Ảnh hưởng của bội chi ngân sách nhà nước tới nền kinh tế
TRANSCRIPT
2.4. Ảnh hưởng của bội chi ngân sách nhà nước tới nền kinh tế
2.4.1. Bội chi ngân sách dẫn đến tình trạng lạm phát
Bội chi NS xảy ra khi chính phủ chi tiêu nhiều hơn số thu NS huy động được.
Ngược lại, khi chi NS nhỏ hơn số thu NS thì có bội thu NS. Chi NS là 1 trong
nhữngc ông cụ chính sách quan trọng của Nhà nước nhằm tác động đến sự phát
triển kinh tế - xã hội. Khi sản lượng của nền kinh tế thấp dưới mức sản lượng tiềm
năng, thì chính phủ có thể tăng mức chi NS, chấp nhận bội chi để thúc đẩy họat
động kinh tế. Vì vậy, bội chi NS không chỉ diễn ra phổ biến đối với các nước
nghèo, kém phát triển mà xảy ra ngay cả đối với những nước thuộc nhóm các nền
kinh tế phát triển nhất (nhóm OECD). Đối với các nước đang phát triển, bội chi
ngân sách thường để đáp ứng nhu cầu rất lớn về đầu tư cơ sở hạ tầng ban đầu như:
giao thông, điện, nước….Nhiều nước phát triển và đang phát triển trong khu vực
Đông Á và Đông Nam Á, cũng bội chi NS. Việc xử lý bội chi NS là 1 nội dung
quan trọng của chính sách tài khóa của nhà nước, có tác động đến nền kinh tế vĩ
mô.
Chính những yếu kém trong ngân sách ( thu NSNN không đủ chi và bù đắp thâm
hụt NS, không chỉ vay trong và ngoài nước mà còn lấy từ nguồn tiền phát hành) là
1 yếu tố gây nên lạm phát…Thực tế trong những năm gần đây, mặc dù chúng ta đã
kiểm soát nguồn bội chi NSNN từ 2 nguồn là vay nước ngoài và vay trong nuớc
nên sức ép tiền cung ứng thêm ra thị trường là không có, nhưng sức ép tăng chi
tiêu của CP cho tiêu dùng thường xuyên và cho đầu tư lại tăng lên.
Tại buổi thảo luận về tình hình thực hiện kế hoạch phát triển kinh tế, xã hội trong
ky họp Quốc hội, đại biểu Lê Quốc Dung (Thái Bình) đã lo lắng cho chỉ tiêu về
bội chi ngân sách. Trong báo cáo của Chính phủ xây dựng chỉ tiêu là 5,5% cho
năm bội chi ngân sách năm 2011.
Tuy nhiên, theo đại biểu Dung, nếu ta tính những khoản ngoài ngân sách vào như:
ODA (tương đương khoảng 3,2 tỷ USD), trái phiếu Chính phủ (45.000 tỷ đồng);
các khoản ghi thu, ghi chi (khoảng 12.500 tỷ đồng). Cộng những khoản này vào
thì chi ngoài ngân sách khoảng 82.500 tỷ đồng.
Như vậy bội chi ngân sách của chúng ta thực tế lớn hơn rất nhiều và tác động của
nó tới lạm phát sẽ còn lớn hơn, chứ không phải giữ được 7%. Nếu đưa cả các
khoản ngoài ngân sách vào trong ngân sách thì bội chi có thể lên tới 10,5% chứ
không phải là 5,5%, nghĩa là gần gấp đôi so với chỉ tiêu đề đề ra. Đây là con số
đáng lo ngại.
“Tại sao trong khi nợ công chúng ta cộng những thứ ngoài ngân sách đó vào,
nhưng tính bội chi ngân sách thì không? Chúng tôi cho rằng làm như thế không
tôn trọng sự thật. Chúng ta cũng vừa nói rằng Vinashin báo cáo không đúng với
Chính phủ, thậm chí Quốc hội giám sát báo cáo cũng không đúng, năm 2008 vẫn
còn báo cáo 605 tỷ đồng lãi, năm 2009 cũng lãi… Nếu không nhìn đúng vào sự
thật sẽ không giải quyết được vấn đề” - đại biểu Dung nói.
Do đó, theo kiến nghị của đại biểu, sớm muộn Chính phủ và Quốc hội phải đưa
tất cả những khoản chi ngoài ngân sách vào trong ngân sách để chúng ta kiểm
soát, lúc đó mới có con số đúng để đánh giá.
2.4.2. Cung cầu ngoại tệ trên thị trường và sức ép của tỷ giá rất lớn
Ông Vũ Viết Ngoạn - Phó Chủ nhiệm ủy ban kinh tế Quốc hội cho rằng nền kinh
tế vĩ mô đang tiềm ẩn những yếu tố bất ổn định và ở mức độ nguy cơ hơn, thách
thức hơn. Hiện nay cung cầu ngoại tệ trên thị trường và sức ép của tỷ giá rất lớn,
cần cảnh báo.
Nguyên nhân chính là do nhập siêu cao và duy trì trong một thời gian quá dài dẫn
đến cán cân thanh toán thâm hụt liên tục trong 2 năm qua. Nếu điều này vẫn tiếp
tục thì sẽ rất khó có khả năng cân đối được ngoại tệ.
Bởi vậy, “kế hoạch của Chính phủ đến năm 2015 nhập siêu của chúng ta mới đưa
xuống mức 15% của kim ngạch xuất khẩu là quá muộn, cần đẩy nhanh hơn nếu
không sẽ ảnh hưởng rất lớn đến ổn định tỷ giá” - ông Ngoạn kiến nghị.
Đáng chú ý, sau khi đối chiếu lại các báo cáo về tình hình thực hiện kế hoạch phát
triển kinh tế - xã hội trong các năm trước, ông Đặng Như Lợi - Phó Chủ nhiệm Ủy
ban các vấn đề xã hội của Quốc hội còn chỉ ra một thực tế là những hạn chế, yếu
kém từ năm 2006 - 2009 so với năm 2010 cơ bản vẫn còn nguyên.
Đó là chất lượng tăng trưởng, chuyển dịch cơ cấu, cân đối vĩ mô, quản lý và sử
dụng nguồn lực lãng phí, chưa hiệu quả; rồi hạ tầng, môi trường, giáo dục, lãng
phí, tham ô, tiêu cực, đời sống nhân dân...
Để xảy ra những tồn tại như hiện nay, ông Lợi cho rằng, chúng ta chưa thực sự
quản lý, kiểm soát được nền kinh tế. Việc quản lý ngành, lĩnh vực không thực hiện
được mà chỉ còn có quản lý trực thuộc. Mà quản lý trực thuộc chỉ là một quản lý
ngành chưa làm, càng ngày càng buông lỏng...
Trong khi đó, đội ngũ cán bộ, công chức không được đánh giá đúng, bố trí con
người không phù hợp với chức vụ. Đáng lưu ý, tính chiến đấu và nhiệt huyết của
cán bộ lãnh đạo ngày một giảm, không dám phản ánh sự thật. “Tôi thấy như người
ta nặng về bảo vệ chức vụ của mình” - ông Lợi nói: Rồi người ta bảo rằng chi
chưa hiệu quả, lãng phí, nhưng cứ tăng thu được cái nào đã chi hết cái đó, mấy
chục nghìn tỷ cũng hết. Nói rằng lễ hội, khánh thành, tổng kết, khai trương… tốn
kém nhưng ngày càng tăng mà không thấy giảm.
2.4.3. Người dân nộp thuế nhiều hơn, trong khi chi cho mục tiêu an sinh xã
hội lại giảm đi
Thời gian qua, VN liên tục bội chi ngân sách khoảng 4-5% GDP, tức chi vượt thu
4-5% tổng sản phẩm làm ra trong nước. Khoản chi lố này Chính phủ phải đi vay
của dân qua trái phiếu hoặc vay nước ngoài, hoặc điều chuyển các nguồn lực.
Điều đáng nói là mặc dù kinh tế khó khăn, bội chi ngân sách nhà nước lớn nhưng
theo phân tích của Ủy ban Tài chính - ngân sách trong báo cáo thẩm tra, chi
thường xuyên của các cơ quan nhà nước vẫn tăng cao, đặc biệt phải kể đến “các
khoản chi khác” tăng đến 154%, chi quản lý hành chính tăng 8%...
Chi khác là khoản chi mà các cơ quan nhà nước có thể dùng cho các công việc tiếp
khách, tổ chức các hội nghị, hội thảo và các khoản chi không có trong danh mục
chi chính thức... Chi quản lý hành chính là chi cho công việc hằng ngày của các cơ
quan hành chính.
Chi khác tăng có nghĩa các hội nghị, hội thảo và các hoạt động ít có tên chính thức
để có thể được ngân sách thanh toán vẫn nhiều, chi hành chính tăng chứng tỏ công
việc của bộ máy hành chính nhiều lên nhưng cũng có thể là báo hiệu bộ máy hành
chính chưa tinh gọn và áp dụng công nghệ kém...
Điều đáng nói là khi bội chi cao, cuối cùng dân cũng phải nộp thuế để trả cho
khoản tăng cao đó, thì chi cho các mục tiêu an sinh xã hội lại đang giảm xuống.
Theo đại biểu Trương Văn Vở - thành viên Ủy ban Tài chính - ngân sách Quốc
hội, qua tìm hiểu kỹ các con số mà Chính phủ trình, ông phát hiện trong bốn tháng
đầu năm 2009, khi mà kinh tế tiếp tục khó khăn, nhiều doanh nghiệp phá sản thì
chi cho an sinh xã hội của Chính phủ đã giảm so với năm 2008.
Ủy ban Tài chính - ngân sách trong báo cáo thẩm tra về kết quả thực hiện ngân
sách năm 2008 và phương án điều chỉnh ngân sách năm 2009 của Chính phủ cũng
lưu ý mạnh mẽ: “Cơ cấu chi ngân sách không nên quá nghiêng vào đầu tư phát
triển và chi thường xuyên mà nên tăng chi cho con người. Ngoài ra, Chính phủ cần
giảm chi quản lý hành chính, kiểm soát chặt chẽ chi tiêu công, thực hiện tốt cơ chế
khoán chi và tự cân đối thu chi”... Đặc biệt, Ủy ban Tài chính - ngân sách đề nghị
Chính phủ cần “khắc phục tình trạng nguồn thu giảm nhưng chi lại tăng rất mạnh,
rất nhanh, khó quản lý”...
2.4.4. Bộ máy nhà nuớc chưa tinh gọn, họat động còn chưa hiệu quả
“Cái bánh” ngân sách rõ ràng có hạn, trong khi nhu cầu chi ở VN luôn rất lớn.
Nên điều cần đặt ra là làm sao chi đúng chỗ, tương ứng với tầm quan trọng của nó.
Do đã có kinh nghiệm một thời gian chạy theo con số tăng trưởng, chắc hẳn đến
nay VN không nên vì con số tăng trưởng mà lơ là chi cho con người. Mất cân đối
trong thu chi, trong khi chi cho bộ máy vẫn tăng, đó là một dấu hiệu cho thấy
Chính phủ cần làm tốt hơn nữa việc cơ cấu lại bộ máy và để cho các thành phần
kinh tế làm những việc mà Nhà nước không nhất thiết phải làm...
Như việc xây ký túc xá sinh viên, nhiều đại biểu đề nghị Chính phủ không nhất
thiết phải vay vốn qua phát hành trái phiếu để làm. Chỉ cần có các chính sách như
cấp đất, miễn hoặc giảm thuế sử dụng đất thật sự “thân thiện” với tình hình thực tế
của thị trường... rất nhiều nhà đầu tư sẽ sẵn lòng bỏ vốn. Như vậy, Chính phủ chỉ
không thu được tiền, nhưng cũng không phải lo bội chi quá cao và lo phải trả lãi
cho khoản vay đó...
Năm 2009 Chính phủ xin bội chi khoảng 8%, nếu được thông qua, số tiền chi vượt
thu sẽ lên tới gần 9 tỉ USD. Dù chỉ phải trả lãi cho một phần số tiền trên với lãi
suất không cao thì gánh nặng trùm lên người nộp thuế vẫn không nhỏ. Vì vậy, lâu
dài Chính phủ cần có các chính sách để giảm bội chi, mà một trong những biện
pháp quan trọng đã được nhắc đến với nhiều quyết tâm là tinh gọn bộ máy.
Khi bộ máy tinh gọn, hoạt động hiệu quả thì không những sẽ giúp giảm bội chi cả
trực tiếp và gián tiếp mà còn giúp phần chi cho con người được nhiều hơn theo
đúng khuyến nghị của Ủy ban Tài chính - ngân sách.