dành tặng vinod và indra swaruo shri jagadish swarup · dành tặng cha mẹ tôi, vinod và...

1097

Upload: others

Post on 01-Sep-2019

3 views

Category:

Documents


0 download

TRANSCRIPT

Page 1: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn
Page 2: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Dành tặng

cha mẹ tôi,

Vinod và Indra Swaruo

và người ông quá cố của tôi

Shri Jagadish Swarup

Ebook miễn phí tại : www.Sachvui.Com

Page 3: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Phần mở đầu

Ebook miễn phí tại : www.Sachvui.Com

Tôi đã bị bắt. Bị bắt vì giành chiến thắngtrong một chương trình đố vui trên truyềnhình.

Tối qua, người ta đến bắt tôi giữa đêmhôm khuya khoắt, khi mà ngay cả lũ chóhoang cũng đã ngủ say. Họ phá cửa, còngtay tôi, dẫn tôi tới một chiếc xe jeep gắnđèn đỏ nhấp nháy đang chờ sẵn.

Page 4: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Không có lấy một tiếng kêu gào la hét.Không cư dân nào thò mặt ra khỏi lềucủa mình. Chỉ có con cú già trên cây merúc lên trước cuộc bắt giữ.

Chuyện bắt bớ ở Dharavi cũng cơm bữahệt như những vụ móc túi trên tuyến tàuhỏa địa phương. Không ngày nào lạikhông có một cư dân thiếu may mắn bịđưa tới đồn cảnh sát. Một số người cảnhsát phải lôi đi xềnh xệch, bị lôi đi màmiệng không ngớt kêu gào, chân khôngngừng giãy đạp. Và có những người đilặng lẽ. Có người mong, thậm chí chờđợi cảnh sát. Đối với họ, sự xuất hiệncủa chiếc xe jeep gắn đèn đỏ nhấp nháyấy quả thực là một sự cứu giúp.

Page 5: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Nghĩ lại, có lẽ lúc đó tôi nên giãy đạp,kêu gào mới phải. Tôi nên khăng khăngrằng mình vô tội, nên làm toáng lên,khuấy động hàng xóm. Mà làm thế có íchgì đâu. Cho dù tôi có đánh thức được vàingười, thì họ cũng chẳng buồn giơ mộtngón tay ra bảo vệ tôi. Họ sẽ mở mắtthao láo mà theo dõi cảnh tượng đó, thốtra một câu bình luận cũ rích nào đấy đạiloại như “Lại thêm một người nữa đi”,ngáp dài rồi vội vàng quay vào ngủ tiếp.Sự ra đi của tôi từ cái khu ổ chuột lớnnhất châu Á chẳng ảnh hưởng gì đến cuộcsống của họ. Sẽ vẫn có cái hàng dàingười chờ lấy nước vào lúc tinh mơ, vẫncó cái cuộc vật lộn ấy để chen chân chokịp chuyến tàu địa phương khởi hành bảyrưỡi sáng.

Page 6: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Họ sẽ chẳng buồn tìm hiểu lý do tôi bịbắt. Ngay chính tôi đây, lúc hai viêncảnh sát xông vào lều, cũng chẳng cònnghĩ đến nó nữa là. Khi mà toàn bộ sựtồn tại của bạn là “bất hợp pháp”, khibạn sống bên bờ của sự túng quẫn trênmột khu đất hoang nơi đô thị mà bạn phảichen lấn từng phân và đến cả đi ỉa cũngphải xếp hàng thì bắt bớ chắc chắn làchuyện không thể tránh khỏi. Bạn đãđược luyện để tin rằng một ngày nào đósẽ có một lệnh bắt người ghi tên bạn,rằng cuối cùng thế nào cũng có một chiếcxe jeep gắn đèn đỏ nhấp nháy tìm đếnbạn.

Thể nào cũng sẽ có người bảo tôi tựrước họa vào thân. Vì đã bày đặt học đòi

Page 7: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

tham gia cái chương trình đố vui trêntruyền hình ấy. Họ sẽ lắc lắc ngón taycảnh báo và nhắc tôi nhớ tới những gìngười già ở Dharavi thường nói vềchuyện đừng bao giờ bước qua ranh giớigiữa người giàu và người nghèo. Suy chocùng thì việc gì một gã bồi bàn không xudính túi phải tham gia vào trò đố vui trítuệ chứ? Bộ não đâu phải là thứ chúngtôi có quyền sử dụng. Chúng tôi chỉ đượcphép sử dụng chân tay thôi.

Giá như họ có thể chứng kiến tôi trả lờicác câu hỏi đó. Xem phần thi của tôixong rồi thì họ ắt sẽ phải nhìn tôi với sựkính trọng mới. Đáng tiếc là chương trìnhđó chưa được phát trên truyền hình.

Page 8: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Nhưng tin tức tôi thắng cuộc một thứ gìđó đã rò rỉ ra bên ngoài. Kiểu như trúngxổ số ấy. Khi những bồi bàn khác ngheđược tin ấy, họ bèn tổ chức một bữa liênhoan ra trò cho tôi tại nhà hàng. Chúngtôi hát hò, nhảy nhót và uống mừng chotới khuya. Lần đầu tiên chúng tôi khôngăn tối bằng thức ăn ôi thiu. Chúng tôi đặtmón gà biryani và món thịt cừu seekhkebabs từ khách sạn năm sao ở MarineDrive. Ông già pha rượu hom hem ởquầy bar còn gạ gả con gái cho tôi. Thậmchí cả ông quản lý hay cáu kỉnh cũngmỉm cười độ lượng và rốt cuộc thì cũngđưa cho tôi khoản tiền công trả chậm.Tối đó ông ta không gọi tôi là đồ khốnvô tích sự. Cũng không gọi là đồ chó dại.

Page 9: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Giờ Godbole gọi tôi như thế, và còn tệhơn thế. Tôi ngồi bắt tréo chân trong cáiphòng giam mười nhân sáu thước cócánh cửa sắt han gỉ và một ô cửa sổ nhỏhình vuông đan lưới sắt để lọt luồng ánhsáng mặt trời bụi mù vào phòng. Phònggiam nóng và ẩm thấp. Ruồi nhặng bayvo ve quanh phần còn lại của một quảxoài chín nẫu ướt nhẹp trên sàn đá. Mộtcon gián trông sầu thảm lết tới chân tôi.Tôi bắt đầu cảm thấy đói. Bụng tôi sôilên òng ọc.

Người ta nói lát nữa tôi sẽ được đưa tớiphòng thẩm vấn, sẽ bị thẩm vấn lần thứhai kể từ khi bị bắt. Sau khoảng thời gianchờ đợi tưởng như dài vô tận, một ngườiđến dong tôi đi. Người đó chính là thanh

Page 10: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

tra Godbole.

Godbole chưa già lắm, tầm giữa độ tuổibốn mươi. Ông ta có cái đầu hói vàkhuôn mặt tròn nổi bật bởi bộ râu ghiđông. Ông ta đi đứng nặng nề, và cáibụng phệ thì chảy sệ bên trên cạp cáiquần kaki. “Lũ ruồi chết tiệt,” ông ta rủavà cố đập một con ruồi đang lượn tròntrước mặt. Ông ta đập trượt.

Hôm nay tâm trạng của thanh traGodbole không được tốt. Ông ta bựcmình vì lũ ruồi. Ông ta bực mình vì cáinóng. Mồ hôi chảy ròng ròng trên tránông ta. Ông ta lấy ống tay áo quệt mồhôi. Trên hết, ông ta bực mình vì cái tên

Page 11: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

của tôi. “Ram Mohammad Thomas - tênvớ vẩn gì mà pha trộn đủ mọi tôn giáothế hả?” ông ta nói, và đây không phảilần đầu ông ta nói thế.

Tôi cho qua sự nhục mạ đó. Tôi đã thànhquen với chuyện này rồi.

Bên ngoài phòng hỏi cung có hai cảnh sátđứng nghiêm, một dấu hiệu cho thấy bêntrong có nhân vật quan trọng. Hồi sánghọ nhai paan và đá qua đá lại những câuđùa tục tĩu. Godbole đẩy tôi vào cănphòng có hai người đàn ông đang đứngtrước một biểu đồ treo tường ghi tổng sốcác vụ bắt cóc và giết người trong năm.Tôi nhận ra một trong hai người. Ông ta,

Page 12: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

với mái tóc dài như đàn bà - hay mộtngôi sao nhạc rock, chính là người cómặt trong buổi ghi hình trò chơi, truyềnđạt các chỉ dẫn cho người dẫn chươngtrình thông qua bộ điện đài. Tôi khôngbiết người còn lại, một ông da trắng đầutrọc lốc. Ông ta mặc com lê màu hoa cà,đeo cà vạt màu da cam sáng. Giữa tiếttrời nóng bức ngột ngạt như thế chỉ mộtngười đàn ông da trắng mới đi mặc comlê và đeo cà vạt. Điều đó làm tôi nhớđến đại tá Taylor.

Chiếc quạt trần quay hết cỡ, nhưng cănphòng vẫn gây cho người ta cảm giácthiếu không khí vì nó không có cửa sổ.Cái nóng từ những bức tường trắng bốclên và bị cái trần gỗ thấp chặn lại. Một

Page 13: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

thanh xà dài, mỏng chia căn phòng thànhhai phần bằng nhau. Căn phòng trốngkhông nếu không kể đến chiếc bàn cũ kỹvà ba chiếc ghế kê vòng xung quanh. Mộtcái đèn có chụp treo trên thanh xà gỗchĩa thẳng xuống bàn.

Godbole giới thiệu tôi với người đànông da trắng y như một người chỉ haydiễn xiếc giới thiệu chú sư tử cưng củamình. “Thưa ngài, đây là RamMohammad Thomas.”

Người đàn ông da trắng cầm khăn taythấm mồ hôi trên trán và nhìn tôi cứ nhưthể tôi là một con khỉ giống mới. “Vậy rađây là người thắng cuộc nổi tiếng của

Page 14: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chúng ta đấy! Tôi phải nói rằng trông anhta già hơn tôi nghĩ.” Tôi cố xác định xemgiọng ông ta là giọng của người xứ nào.Ông ta nói kiểu như đám du khách khágiả đổ đến Agra từ những nơi xa xôi nhưBaltimore và Boston.

Người Mỹ đó ngồi xuống một chiếc ghế.Ông ta có đôi mắt xanh sẫm và cái mũihồng hồng. Những đường gân xanh trêntrán ông ta trông như những nhánh câynho nhỏ. “Xin chào,” ông ta giới thiệuvới tôi. “Tôi là Neil Johnson. Đại diệncho New Age Telemedia, hãng giữ bảnquyền trò chơi đó. Còn đây là BillyNanda, nhà sản xuất.”

Page 15: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Tôi vẫn im lặng. Loài khỉ không nói. Nóitiếng Anh lại càng không.

Ông ta quay sang Nanda. “Anh ta hiểuđược tiếng Anh chứ?”

“Ông quên à, Neil?” Nanda nhắc nhở.“Làm sao ông có thể mong anh ta nóitiếng Anh chứ? Lạy Chúa, anh ta chỉ làmột gã bồi bàn ngu xuẩn ở một nhà hàngtồi tàn.”

Có tiếng còi rít lên xé qua không khí.Một tay cảnh sát chạy vào phòng thì thầmgì đó với ông Godbole. Viên thanh trachạy ra ngoài rồi quay vào cùng một

Page 16: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

người béo lùn mặc cảnh phục sĩ quancao cấp. Godbole tươi cười vớiJohnson, để lộ những chiếc răng vàng.“Thưa ông Johnson, cảnh sát trưởng đãđến.”

Johnson đứng dậy. “Ông cảnh sát trưởng,cảm ơn ông đã đến. Tôi nghĩ ông đã biếtanh Billy đây.”

Ông cảnh sát trưởng gật đầu. “Nhậnđược điện của Bộ trưởng Bộ Nội vụ làtôi đến đây ngay.”

“Ồ, vâng... ông ấy là bạn cũ của ôngMikhailov.”

Page 17: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Vậy, tôi có thể làm gì cho ông?”

“Thưa ông cảnh sát trưởng, tôi cần sựgiúp đỡ của ông về ALTP.”

“ALTP?”

“Đó là cách gọi tắt của trò chơi Ai là tỷphú?”

“Thế nó là cái gì vậy?”

“Đó là một trò chơi mới được hãngchúng tôi giới thiệu - ở ba mươi lămnước. Có lẽ ông đã thấy quảng cáo của

Page 18: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chúng tôi nhan nhản khắp Mumbai.”

“Chắc là tôi đã bỏ lỡ các mục quảng cáođó. Nhưng sao lại là một tỷ?”

“Sao lại không? Ông có xem chươngtrình Ai muốn thành triệu phú không?”

“Kaun Banega Crorepati hả? Cả nướcnày đều bị cái chương trình đó ám ảnh.Với gia đình tôi, đó là chương trìnhkhông thể bỏ qua.”

“Tại sao ông xem chương trình đó?”

Page 19: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Ờ... Bởi vì nó rất thú vị.”

“Liệu nó có thú vị được bằng nửa thếkhông nếu giải thưởng cao nhất của nó làmười nghìn thay vì một triệu?”

“Ờ... Tôi cho là không.”

“Chính xác. Ông thấy đấy, sự trêu ngươilớn nhất trên thế giới này không phải làtình dục. Đó là tiền. Và tiền càng tăng thìsự trêu ngươi càng lớn.”

“Tôi hiểu. Ai là người hỏi chính trongtrò chơi của các ông?”

Page 20: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Chúng tôi có Prem Kumar đảm đươngviệc đó.”

“Prem Kumar? Cái tay diễn viên hạng Bấy à? Nhưng anh ta không nổi tiếng bằngmột nửa Amitabh Bachchan, người dẫnchương trình Crorepati.”

“Đừng lo, rồi anh ta sẽ nổi tiếng. Tấtnhiên, chúng tôi buộc phải chọn anh tamột phần cũng vì anh ta có hai mươi chínphần trăm vốn trong công ty con ở Ấn Độcủa hãng New Age Telemedia.”

“OK. Tôi hình dung ra rồi. Giờ thì cái gãnày, tên anh ta là gì nhỉ, Ram Mohammad

Page 21: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Thomas, có liên quan như thế nào tớichuyện này?”

“Anh ta là người chơi trong kỳ thứ mườilăm của chương trình diễn ra vào tuầntrước.”

“Và?”

“Và đã trả lời chính xác tất cả mười haicâu hỏi để giành giải thưởng một tỷrupi.”

“Gì cơ? Chắc ông đang đùa!”

Page 22: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Không, không đùa đâu. Chúng tôi cũngkinh ngạc như ông vậy. Anh chàng này làngười đã thắng số tiền lớn nhất trong lịchsử. Chương trình kỳ này chưa được phátsóng trên truyền hình nên nhiều ngườicòn chưa biết tin đó.”

“OK. Nếu ông nói anh ta thắng một tỷ, thìanh ta thắng một tỷ. Vậy có vấn đề gì? “

Johnson dừng lại. “Billy và tôi có thểnói chuyện riêng với ông được không?”

Ông cảnh sát trưởng ra hiệu cho Godbolera ngoài.

Page 23: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Viên thanh tra quắc mắt nhìn tôi rồi đi ra.Tôi ở lại trong phòng, nhưng chẳng aimảy may để ý. Tôi chỉ là một gã bồi bàn.Và bồi bàn thì không hiểu tiếng Anh.

“OK. Giờ nói đi,” ông cảnh sát trưởngnói.

“Ông thấy đấy, ông cảnh sát trưởng, ôngMikhailov không đủ khả năng trả một tỷrupi ngay bây giờ,” ông Johnson nói.

“Vậy tại sao ông ta lại đưa ra giảithưởng đó?”

Page 24: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Thì... đó là một mẹo quảng cáo.”

“Này, tôi vẫn không hiểu. Cứ cho đó làmẹo quảng cáo đi, thế chẳng phải bâygiờ có người giành giải cao nhất rồi thìchương trình của các ông càng phát triểntốt hay sao? Tôi nhớ rằng cứ một ngườichơi thắng được một triệu trong trò Aimuốn thành triệu phú, thì số khán giảcủa chương trình đó lại tăng gấp đôi.”

“Vấn đề là sự tính toán thời gian, ôngcảnh sát trưởng ạ, sự tính toán thời gian.Những trò chơi như ALTP không thểđược điều khiển một cách ngẫu nhiên hayphó mặc cho may rủi. Chúng phải tuântheo một kịch bản. Và theo kịch bản của

Page 25: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chúng tôi, ít nhất sau tám tháng mới cóngười chiến thắng, cho đến thời điểm đóchúng tôi đã có thể thu hồi được phầnlớn vốn đầu tư qua lợi nhuận quảng cáo.Nhưng giờ thì cái gã Thomas này đã pháhỏng toàn bộ kế hoạch của chúng tôi.”

Ông cảnh sát trưởng gật đầu. “OK, vậyông muốn tôi làm gì?”

“Tôi muốn ông giúp chúng tôi chứngminh Thomas đã gian lận trong trò chơiđó. Rằng anh ta không thể biết câu trả lờicho tất cả mười hai câu hỏi đó nếu khôngcó kẻ đồng lõa. Cứ thử nghĩ mà xem.Anh ta chưa bao giờ đi học. Thậm chíchưa bao giờ đọc một tờ báo. Không có

Page 26: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

cách nào để anh ta có thể giành giải caonhất.”

“Ồ... Tôi không dám chắc thế đâu.” Ôngcảnh sát trưởng gãi đầu. Có nhiều trườnghợp các cậu bé có nền tảng khá khiêmtốn về sau hóa ra lại là những thiên tài.Chẳng phải chính Einstein cũng bỏ dởtrung học đó sao?”

“Xem này, ông cảnh sát trưởng, ngay bâygiờ chúng tôi có thể chứng minh gã nàykhông phải trường hợp của Einstein,”Johnson nói. Ông ta ra hiệu cho Nanda.

Nanda đi tới chỗ tôi, vừa đi vừa thọc

Page 27: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

ngón tay vào mớ tóc rậm rì của mình.Anh ta nói với tôi bằng tiếng Hindi.“Anh Ram Mohammad Thomas, nếu quảthật anh đủ thông minh để chiến thắngtrong cuộc thi đố của chúng tôi thì chúngtôi muốn anh chứng minh điều đó bằngcách tham gia một cuộc thi đố tương tự,ngay bây giờ. Đây là những câu hỏi rấtđơn giản. Gần như bất cứ ai có trí thôngminh ở mức trung bình đều trả lời được.”Anh ta ấn tôi ngồi xuống ghế. “Anh sẵnsàng chưa? Đây là câu hỏi số một. Đồngtiền của nước Pháp là gì? Các lựa chọnlà a) đồng đô la, b) đồng bảng, c) đồngeuro, hay d) đồng franc.”

Tôi vẫn im lặng. Đột nhiên, lòng bàn taycủa ông cảnh sát trưởng nhào tới, giáng

Page 28: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

xuống má tôi. “Đồ khốn, anh điếc à? Trảlời đi nếu không tôi sẽ đấm vỡ hàm anhđấy,” ông ta đe.

Nanda bắt đầu nhảy tưng tưng như gãđiên - hay một ngôi sao nhạc rock. “Xinlỗiiiiiii, chúng ta có thể tiến hành việcnày theo cách văn minh được không?”anh ta hỏi ông cảnh sát trưởng. Rồi anhta nhìn tôi. “Được chứ? Câu trả lời củaanh là gì?”

“Franc,” tôi rầu rĩ đáp.

“Sai. Câu trả lời đúng là đồng euro. OK,câu hỏi số hai. Ai là người đầu tiên đặt

Page 29: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chân lên mặt trăng? Đó là a) EdwinAldrin, b) Neil Armstrong, c) YuriGagarin, hay d) Jimmy Carter?”

“Tôi không biết.”

“Đó là Neil Amstrong. Câu hỏi số ba.Các kim tự tháp nằm ở a) New York, b)Rome, c) Cairo, hay d) Paris?”

“Tôi không biết.”

“Ở Cairo. Câu hỏi số bốn. Ai là tổngthống của nước Mỹ? Đó là a) BillClinton, b) Colin Powell, c) John Kerry,

Page 30: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

hay d) George Bush?”

“Tôi không biết.”

“Đó là George Bush. Anh Thomas, tôirất tiếc phải nói rằng anh đã không trảlời đúng câu hỏi nào.”

Nanda quay sang ông cảnh sát trưởng vàlại nói tiếng Anh. “Ông thấy đấy, tôi đãnói đây là một gã ngu xuẩn. Chỉ bằngcách gian lận gã mới có thể trả lời đượctất cả các câu hỏi tuần trước.”

“Anh có biết anh ta gian lận như thế nào

Page 31: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

không?” ông cảnh sát trưởng hỏi.

“Đó là vấn đề làm tôi bối rối. Tôi cómang cho ông hai bản sao của đĩa DVDghi hình chương trình đó. Các chuyên giacủa chúng tôi đã dùng kính hiển vi đểnghiên cứu từng chi tiết nhưng cho đếngiờ vẫn chưa phát hiện được gì. Cuốicùng thì điều gì đó cũng sẽ lộ ra thôi.”

Cơn đói trong bụng dâng lên cổ làm tôihoa cả mắt. Tôi gập người lại mà ho.

Johnson, ông người Mỹ đầu trọc lốc, độtnhiên nhìn tôi. “Ông cảnh sát trưởng, ôngcòn nhớ trường hợp viên thiếu tá thắng

Page 32: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

một triệu bảng trong chương trình Aimuốn thành triệu phú không? Chuyệnxảy ra ở Anh vài năm trước. Công tychịu trách nhiệm trao thưởng đã từ chốitrả tiền. Cảnh sát tiến hành điều tra và đãkết tội ông thiếu tá đó. Hóa ra ông ta cómột giáo sư là đồng lõa ngồi trong đámkhán giả và ông này làm hiệu thông báocâu trả lời đúng bằng cách phát ra nhữngtiếng ho được mã hóa. Chắc chắn ởtrường hợp này cũng xảy ra điều gì đótương tự.

“Vậy là chúng tôi cần phải tìm một khángiả phát ra tiếng ho?”

“Không. Không hề có bằng chứng của ho

Page 33: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

hắng. Chắc hẳn gã này đã sử dụng mộtcách làm hiệu khác.”

“Thế còn khả năng sử dụng điện thoại diđộng hoặc máy nhắn tin để làm hiệu thìsao?”

“Không. Chúng tôi đảm bảo không có bấtcứ thiết bị kỹ thuật nào trên người anh ta.Vả lại không cái máy nhắn tin hay điệnthoại di động nào hoạt động được trongtrường quay.”

Ông cảnh sát trưởng chợt nảy ra một ý.“Ông có nghĩ đến khả năng anh ta có mộtchip nhớ được cấy trong não không?”

Page 34: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Johnson thở dài. “Ông cảnh sát trưởng,tôi nghĩ ông đã xem quá nhiều phim khoahọc giả tưởng rồi. Thế này nhé, cho dùđó là gì đi nữa thì ông cũng phải giúpchúng tôi điều tra cho ra. Chúng tôikhông biết kẻ đồng lõa là ai. Chúng tôikhông biết hệ thống phát tín hiệu nào đãđược sử dụng. Nhưng tôi dám chắc mộttrăm phần trăm gã này là kẻ lừa bịp. Ôngphải giúp chúng tôi chứng minh điềuđó.”

“Ông đã nghĩ đến việc đấm mõm gãchưa?” ông cảnh sát trưởng gợi ý vẻ hyvọng. “Tôi muốn nói là có thể gã nàythậm chí còn không biết con số một tỷ cómấy số không. Tôi cho rằng các ông chỉcần ném cho gã hai nghìn rupi thôi là

Page 35: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

cũng đủ làm gã sướng mê rồi.”

Tôi muốn đấm cho ông cảnh sát trưởngngã bổ chửng ra. Thú thật, trước khi cómặt trong chương trình đố vui trên truyềnhình đó tôi chưa biết giá trị của một tỷ.Nhưng đó là chuyện quá khứ. Giờ tôibiết rồi. Và tôi quyết định nhận giảithưởng của mình. Với đầy đủ chín con sốkhông.

Câu trả lời của Johnson làm tôi yên tâm.“Chúng tôi không thể làm thế,” ông tanói. “Làm thế chúng tôi dễ bị ra tòa lắm.Ông thấy đấy, anh ta hoặc là một ngườithắng cuộc không gian lận hoặc là một kẻlừa bịp. Vì thế anh ta hoặc nhận được

Page 36: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

một tỷ hoặc phải ngồi tù. Chẳng có sựlập lờ nào ở đây hết. Ông phải giúp tôiđảm bảo rằng anh ta sẽ phải ngồi tù. Giờmà phải trả cả một tỷ thì ông Mikhailovsẽ trụy tim mất.”

Ông cảnh sát trưởng nhìn thẳng vào mắtJohnson. “Tôi hiểu vấn đề của các ông,”ông ta kéo dài giọng. “Nhưng trong vụnày tôi được bao nhiêu?”

Ngay lúc đó, Johnson nắm cánh tay ôngta, kéo ra góc phòng. Họ thầm thì vớinhau. Tôi chỉ nghe được ba tiếng: “mườiphần trăm”. Ông cảnh sát trưởng rõ ràngrất phấn khởi sau những gì vừa được rótvào tai. “Được, được, ông Johnson, coi

Page 37: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

như việc của ông đã xong. Giờ để tôi gọiGodbole vào.”

Viên thanh tra được gọi vào. “Godbole,cho đến giờ ông đã khai thác được gì từgã này?” ông cảnh sát trưởng hỏi.

Godbole nhìn tôi bằng ánh mắt độc địa.“Không gì cả, thưa ông cảnh sát trưởng.Gã khốn này cứ lặp đi lặp lại rằng gã‘biết’ các câu trả lời. Gã nói gã đã gặpmay.”

“May mắn ư?” Johnson cười nhạo.

Page 38: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Vâng, thưa ông. Cho đến giờ tôi vẫnchưa sử dụng cấp độ ba, nếu không gãnày sẽ hót như một con chim hoàng yến.Thưa ông, một khi ông đã cho phép, tôisẽ mau chóng moi được tên của mọi kẻđồng lõa.”

Ông cảnh sát trưởng nhìn Johnson vàNanda vẻ giễu cợt. “Các ông thấy thoảimái về việc đó chứ?”

Nanda lắc đầu thật lực khiến mái tóc dàicủa anh ta bay tung lên. “Không. Khôngtra tấn. Báo chí đã đánh hơi thấy vụ bắtbớ này rồi. Nếu họ phát hiện ra anh ta bịngược đãi thì chúng tôi coi như xong.Chưa tính đến chuyện bị một tổ chức phi

Page 39: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chính phủ về quyền công dân đâm đơnkiện thì tôi cũng đã có đủ vấn đề để giảiquyết rồi.”

Ông cảnh sát trưởng vỗ vào lưng anh ta.“Billy, anh đã trở nên giống người Mỹrồi đấy. Đừng lo. Godbole là một chuyêngia. Sẽ không có một vết lằn nào trênngười gã đâu.”

Dịch trong dạ dày tôi dâng lên. Tôi cảmthấy buồn nôn.

Ông cảnh sát trưởng dợm bước rờiphòng hỏi cung. “Godbole, sáng mai tôimuốn có tên của kẻ đồng lõa và đầy đủ

Page 40: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chi tiết về cách thức hoạt động. Cứ việcsử dụng bất cứ biện pháp cần thiết nàođể moi cho bằng được thông tin. Nhưngphải cẩn thận. Nhớ đấy, sự thăng tiến củaông phụ thuộc vào việc này.”

“Cảm ơn ông. Cảm ơn.” Godbole nặn ramột nụ cười. “Ông cứ yên tâm. Khi tôixong việc với gã này thì ngay đến cả tộigiết Mahatma Gandhi gã cũng sẽ nhận.”

Tôi cố nhớ xem ai là kẻ đã giết MahatmaGandhi, người vốn nổi tiếng với haitiếng “Hey, Ram” thốt ra trước khi chết.Tôi nhớ chi tiết này bởi vì tôi đã kêu lên,“Đó là tên tôi!” Và cha Timothy đã ôntồn giảng giải rằng đó là tên của thần

Page 41: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Ram, vị thần Hindu bị lưu đày trongchốn rừng sâu mười bốn năm.

Trong khi đó, Godbole đã quay trở vàosau khi tiễn ông cảnh sát trưởng và haingười đàn ông kia. Ông ta thở phì phòtrong phòng hỏi cung và đóng sập cửalại. Rồi ông ta bật ngón tay chỉ về phíatôi. “OK, đ. mẹ mày, lột quần áo ra!”

Cái đau đớn nhói buốt rỉ ra từ mọi lỗchân lông trên thân thể tôi. Tay tôi bị tróivào thanh xà gỗ bằng một sợi dây thừngthô ráp. Thanh xà cách sàn nhà chínthước nên chân tôi lủng lẳng trên khôngcòn hai bàn tay và hai bàn chân như thểđang bị xé rời ra. Tôi hoàn toàn trần

Page 42: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

truồng. Những dẻ xương sườn trên ngựctôi chìa ra như xương của những đứa trẻchâu Phi đói khát.

Godbole đã tra tấn tôi hơn một tiếngđồng hồ nhưng vẫn chưa chịu dừng tay.Cứ khoảng nửa giờ ông ta lại sử dụngmột dụng cụ tra tấn mới. Thoạt đầu ôngta thọc một cái que gỗ vào hậu môn tôi.Cái que được bôi bột ớt khô. Tôi cảmthấy như thể một thanh sắt nhọn đượcnung đến độ nóng chảy đang được đóngvào hậu môn. Tôi nghẹt thở và nôn khanvì đau. Sau đó ông ta dúi đầu tôi vào xônước và cứ giữ yên như thế cho tới khiphổi tôi tưởng chừng sắp nổ tung. Tôithổi phì phì, thở hắt ra, suýt chết đuối.

Page 43: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Giờ ông ta cầm một sợi dây điện có dòngsống trông như một cây pháo trong lễ hộiánh sáng Dawali. Ông ta nhảy quanh tôinhư một võ sĩ quyền anh say rượu rồi bấtngờ tấn công tôi. Ông ta chọc cái dâyđiện trần vào lòng bàn chân trái của tôi.Dòng điện truyền trong người tôi tựa nhưmột thứ chất độc nóng bỏng. Tôi rúmngười lại, co giật dữ dội.

Godbole hét vào mặt tôi. “Thằng khốn,mày vẫn không chịu khai mày đã sử dụngtrò bịp nào trong chương trình đó hả? Aiđã cho mày biết câu trả lời hả? Khai đithì mày sẽ không bị tra tấn nữa. Mày sẽđược ăn một bữa ngon lành nóng sốt.Thậm chí mày có thể về nhà.”

Page 44: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Nhưng ngay lúc này thì nhà dường như làmột nơi quá xa xôi. Và một bữa ăn nóngsốt chắc chắn sẽ làm tôi nôn mửa. Nếubạn không ăn trong một thời gian dài, cáiđói sẽ teo lại và chết đi, để lại cảm giácđau âm ỉ dưới lõm thượng vị.

Trận nôn mửa dữ dội đầu tiên bắt đầuhành hạ tôi. Tôi thoáng ngất đi. Qua mànsương dày trước mắt, tôi nhìn thấy mộtngười đàn bà có dáng người cao và máitóc đen mượt. Gió rít phía sau người đànbà làm những món tóc đen huyền của bàbay lòa xòa che khuất khuôn mặt. Bàquấn một tấm sari trắng bằng vải mỏngrung rinh, đung đưa tựa một cánh diều.Người đàn bà đó dang hai tay ra và kêu,“Con tôi... con trai tôi... người ta làm gì

Page 45: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

với con thế này?”

“Mẹ!” tôi kêu lên, vươn người về phíabà qua cái vực sương mù ngăn cách,nhưng Godbole đã thô bạo túm cổ tôi.Tôi cảm thấy như mình đang chạy nhưngkhông tiến được một bước nào. Ông tatát tôi rất mạnh và cái màn màu đen mùmịt tan đi.

Một lần nữa Godbole lại cầm bút lên.Đó là một cái bút đen có ngòi màu vàngsáng bóng. Mực màu xanh da trời óngánh nơi đầu ngòi bút. “Ký vào bản thútội này mau,” ông ta ra lệnh.

Page 46: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Bản thú tội khá đơn giản. “Tôi, RamMohammad Thomas, xin nói rõ rằng vàongày 10 tháng Bảy tôi là người chơitrong chương trình Ai là tỷ phú. Tôi thúnhận rằng tôi đã chơi gian. Tôi khôngbiết câu trả lời cho tất cả các câu hỏi. Vìvậy tôi xin từ bỏ, không yêu cầu đượcnhận giải thưởng cao nhất hay bất cứ giảithưởng nào khác. Tôi xin được tha thứ.Tôi lập bản tuyên bố này trong tình trạnghoàn toàn tỉnh táo và không chịu bất cứsức ép nào từ bất cứ ai. Ký tên: RamMohammad Thomas.”

Tôi biết việc tôi ký bản nhận tội này chỉlà vấn đề thời gian. Tôi sẽ chẳng trụđược bao lâu nữa. Chúng tôi luôn đượckhuyên đừng có cãi vã với cảnh sát.

Page 47: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Những thằng vô danh tiểu tốt như tôi luônở đáy cùng của cái hệ sinh vật lớp trênăn lớp dưới. Ở trên chúng tôi là nhữngtên tội phạm tẹp nhẹp, chẳng hạn như bọnmóc túi. Trên chúng là những kẻ tốngtiền và những kẻ cho vay nặng lãi. Ở trênnữa là những người ưu tú. Trên nữa lànhững nhà kinh doanh. Nhưng ở trên tấtcả bọn họ là cảnh sát. Cảnh sát có nhữngcông cụ quyền lực hiển nhiên. Và khôngai kiểm soát họ. Ai có thể giám sát cảnhsát chứ? Vậy nên tôi sẽ ký vào bản tuyênbố. Có lẽ là sau mười, mười lăm cái tát,hoặc hơn. Sau năm, sáu hoặc nhiều cơnchoáng váng nữa.

Bỗng nhiên tôi nghe thấy tiếng hỗn loạn ở

Page 48: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

cửa. Cảnh sát đang la hét. Những giọngnói oang oang. Cánh cửa rung lên rồi bậtmở. Một phụ nữ trẻ lao vào trong phòng.Cô ấy có chiều cao trung bình, vóc ngườimảnh dẻ. Cô có hàm răng đẹp và đôilông mày cong trông dễ ưa. Ở giữa tráncô có một chấm bindi xanh to tròn. Cômặc bộ salwar kameez màu trắng, quấnkhăn dupatta màu xanh da trời, đi xăngđan da. Mái tóc đen dài buông xõa.Chiếc túi nâu khoác trên vai trái. Dángđiệu cô toát lên sự dứt khoát.

Godbole lúng túng đến nỗi ông ta để đầudây điện trần chạm vào tay mình rồi thétlên vì đau đớn. Ông ta định túm cổ áo kẻkhông mời mà đến, nhưng rồi chợt hiểura đó là một người đàn bà. “Cô là ai mà

Page 49: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

xông vào đây như thế hả? Cô không thấytôi đang bận à?”

“Tôi là Smita Shah,” người phụ nữ điềmtĩnh thông báo với Godbole. “Tôi là luậtsư của anh Ram Mohammad Thomas.”Cô ấy nhìn tôi, nhìn tình trạng của tôi, rồivội ngoảnh mặt đi.

Godbole sửng sốt. Ông ta sửng sốt đếnnỗi không nhận thấy tôi cũng sửng sốtchẳng kém. Tôi chưa từng gặp người phụnữ này. Tôi không có tiền thuê taxi. Tôiđào đâu ra tiền mà thuê luật sư.

“Nhắc lại được không?” Godbole càu

Page 50: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nhàu. “Cô là luật sư của hắn?”

“Đúng. Và những gì ông đang làm vớikhách hàng của tôi là hoàn toàn trái luậtvà không thể chấp nhận được. Tôi muốnsự ngược đãi này chấm dứt ngay lập tức.Anh ta có quyền kiện ông theo điều 330và 331 của Bộ luật Hình sự Ấn Độ. Tôiyêu cầu ông cho tôi xem các giấy tờ liênquan đến việc bắt giữ anh ta. Tôi khôngthấy có bằng chứng nào của FIR[1].Không có những lý do để bắt người theođiều 22 của Hiến pháp đã quy định vàông đã vi phạm điều 50 của Bộ luật Tốtụng Hình sự. Giờ nếu ông không trìnhlệnh bắt người ra, tôi sẽ đưa khách hàngcủa tôi ra khỏi đồn cảnh sát để hội ý

Page 51: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

riêng với anh ta.”

Tất cả những gì Godbole có thể nói đượclà “Ờ... Ừmmm... tôi... tôi phải nóichuyện với... với ông cảnh sát trưởng.Xin hãy đợi.” Ông ta nhìn người phụ nữbằng ánh mắt bất lực, lắc đầu, rồi lủi rakhỏi phòng.

Tôi bị gây ấn tượng mạnh. Tôi khôngbiết luật sư lại có quyền lực trên cả cảnhsát như thế. Hệ sinh vật lớp trên ăn lớpdưới sẽ phải được sắp xếp lại.

Tôi không biết khi nào Godbole quay trởlại phòng hỏi cung, không biết ông ta nói

Page 52: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

gì với người luật sư cũng không biếtngười luật sư đã nói gì với ông ta, vì tôiđã ngất đi. Ngất đi vì đau đớn, đói vàhạnh phúc.

Tôi ngồi trên chiếc ghế dài bọc da vớitách trà nóng bốc khói trên tay. Mộtchiếc bàn hình chữ nhật rải rác giấy tờ.Trên mặt bàn có một cái chặn giấy bằngthủy tinh và chiếc đèn bàn màu đỏ.Tường phòng được sơn màu hồng. Cácgiá sách chất đầy những cuốn sách bìađen dày cộp có in chữ vàng ở gáy. Cáctấm bằng và chứng chỉ được đóng khungtreo trên tường. Ở góc phòng có một câytiền trồng trong chậu, phát triển lệch vềmột bên.

Page 53: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Smita trở lại mang theo một cái đĩa vàmột chiếc ly. Tôi ngửi thấy mùi thức ăn.“Tôi biết cậu chắc đói lắm nên đã mua ítchapatti, ít rau trộn và Coke. Đó là tất cảnhững gì tôi có trong tủ lạnh.”

Tôi chộp lấy tay cô ấy. Bàn tay ấm vàâm ẩm. “Cảm ơn cô,” tôi nói. Tôi khôngbiết làm thế nào hay tại sao cô ấy lại vàođược đồn cảnh sát. Cô ấy chỉ kể với tôirằng cô ấy đọc được trên báo về vụ bắtgiữ tôi và vội đến ngay. Giờ tôi đang ởnhà cô ấy tại Bandra. Tôi sẽ không hỏicô ấy đưa tôi về đây khi nào, hoặc tạisao. Ai lại đi đặt câu hỏi về một phépmầu chứ.

Page 54: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Tôi bắt đầu ăn. Tôi ăn hết chapatti. Tôivét sạch chỗ rau trộn. Tôi uống hết chaiCoke. Tôi ăn cho đến khi mắt lồi ra.

Lúc này trời đã sẩm tối. Tôi đã ăn, đãngủ. Smita vẫn ở bên tôi, nhưng giờ tôiđang ở trong phòng ngủ của cô ấy, đangngồi trên chiếc giường lớn trải khăn màuxanh da trời. Phòng ngủ của cô ấy khácvới phòng ngủ của người chủ cũ của tôi,ngôi sao điện ảnh Neelima Kumari. Thaycho các tấm gương lớn, những chiếc cúpvà các giải thưởng điện ảnh, trên cácngăn giá có những cuốn sách và một congấu bông màu nâu to tướng với đôi mắtbằng thủy tinh. Nhưng, giống Neelima,cô ấy có một chiếc ti vi Sony và cả mộtđầu DVD nữa.

Page 55: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Smita ngồi với tôi trên mép giường, taycầm một cái đĩa DVD. “Này, tôi đã cốkiếm được một bản sao của đĩa DVD ghihình chương trình đố vui cậu tham gia.Giờ chúng ta có thể xem nó thật kỹ. Tôimuốn cậu giải thích cho tôi biết chínhxác bằng cách nào cậu có được câu trảlời đúng cho tất cả các câu hỏi. Và tôimuốn cậu nói cho tôi biết sự thật.”

“Sự thật ư?”

“Cho dù cậu đã gian lận, tôi vẫn ở đâyđể bảo vệ cậu. Những gì cậu kể với tôisẽ không được sử dụng để chống lại cậu

Page 56: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

trước tòa.”

Những mối nghi ngờ đầu tiên bắt đầunhen lên trong đầu tôi. Không phải ngườiphụ nữ này quá tốt đến mức không thể tinđược sao? Liệu cô ta có phải người dogã Johnson hói ấy gài vào để moi sự thậtlàm bằng chứng buộc tội tôi? Tôi có thểtin cô ấy hay không?

Vẫn còn thời gian để quyết định. Tôi lấyđồng xu một rupi đáng tin cậy của tôi ra.Nếu đồng xu ngửa tôi sẽ hợp tác với côấy. Nếu sấp tôi sẽ nói lời tạm biệt. Tôikhẽ búng đồng xu. Đồng xu ngửa.

Page 57: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Cô có biết Albert Fernandes không?”tôi hỏi cô ấy.

“Không. Đó là ai?”

“Ông ta có một nhà máy bất hợp phápchuyên làm khóa dây đồng hồ đeo tay.”

“Và?”

“Ông ta chơi matka.”

“Matka?”

Page 58: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Chơi bài bất hợp pháp.”

“Tôi hiểu rồi.”

“Vậy là Albert Fernandes chơi matka vàthứ Ba tuần trước đã có một cuộc chơiđáng kinh ngạc.”

“Chuyện gì đã xảy ra?”

“Ông ta đã thắng mười lăm ván liên tiếp.Cô có tin không? Mười lăm ván liêntiếp. Tối đó ông ta vét được năm mươinghìn rupi.”

Page 59: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Vậy ư? Tôi vẫn không thấy chuyện đócó gì liên quan ở đây.”

“Cô không thấy sao? Ông ta đã gặp maykhi chơi bài. Tôi đã gặp may trongchương trình đó.”

“Cậu muốn nói là cậu chỉ đoán mò câutrả lời và chỉ nhờ may mắn mà cậu trảlời đúng tất cả mười hai câu hỏi ư?”

“Không. Tôi không đoán mò. Tôi biếtcác câu trả lời.”

“Cậu biết các câu trả lời?”

Page 60: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Đúng. Cho tất cả các câu hỏi.”

“Vậy thì may mắn có vai trò gì trongchuyện đó?”

“Họ toàn hỏi những vấn đề mà tôi biếtcâu trả lời, thế chẳng phải tôi may mắnsao?”

Cái nhìn hoài nghi cực độ trên mặt Smitanói lên tất cả. Tôi không thể chịu đựnghơn được nữa. Trong buồn bã và tứcgiận tôi phun ra một tràng. “Tôi biết côđang nghĩ gì. Cũng như Godbole, cô nghĩrằng tôi chỉ có thể phục vụ món gà rán vàrượu whisky trong quán ăn. Rằng tôi chỉ

Page 61: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đáng sống cuộc sống giống như một conchó và chết như giun dế. Cô nghĩ thế chứgì?”

“Không. Ram.” Cô chộp lấy tay tôi. “Tôisẽ không bao giờ nghĩ như vậy. Nhưngcậu phải hiểu. Nếu tôi giúp cậu, thì tôiphải biết cậu giành giải thưởng một tỷbằng cách nào. Và tôi thú thật, tôi thấykhó mà hiểu nổi. Trời ạ, ngay đến tôicũng không trả lời được một nửa số câuhỏi đó.”

“Ồ, thưa bà, người nghèo chúng tôi cũngbiết đặt câu hỏi và biết yêu cầu câu trảlời đấy. Tôi cược với bà, nếu ngườinghèo điều khiển một cuộc thi đố, thì

Page 62: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

người giàu sẽ không thể trả lời được mộtcâu hỏi nào đâu. Tôi không biết đồngtiền hiện nay của Pháp nhưng tôi có thểnói cho bà biết Shalini Tai nợ người chovay lấy lãi ở gần khu chúng tôi bao nhiêutiền. Tôi không biết ai là người đầu tiênđặt chân lên mặt trăng, nhưng tôi có thểnói cho bà biết ai là người đầu tiên sảnxuất đĩa DVD lậu ở Dharavi. Liệu bà cóthể trả lời những câu hỏi như thế trongtrò thi đố do tôi đặt ra không?”

“Này, Ram, đừng kích động thế. Tôikhông có ý xúc phạm. Tôi thật sự muốngiúp cậu. Nhưng nếu cậu không gian lậnthì tôi phải được biết làm thế nào cậubiết các câu trả lời.”

Page 63: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Tôi không thể giải thích được.”

“Tại sao?”

“Bà có để ý khi bà thở không? Không.Bà chỉ biết rằng bà đang thở. Tôi khôngđi học. Tôi không đọc sách. Nhưng, tôinói cho bà biết, tôi biết các câu trả lờiđó.”

“Vậy nghĩa là tôi cần phải biết toàn bộcuộc đời cậu để hiểu được nguồn gốccác câu trả lời của cậu chăng?”

“Có lẽ vậy.”

Page 64: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Smita gật đầu. “Tôi nghĩ đó là điểm thenchốt. Suy cho cùng, một cuộc thi hỏi đápcũng chẳng thiên về kiểm tra kiến thứcnhiều hơn là kiểm tra trí nhớ.” Cô ấy sửalại chiếc khăn dupata xanh và nhìn vàomắt tôi. “Tôi muốn nghe các ký ức củacậu. Cậu có thể bắt đầu kể từ đầu đượckhông?”

“Cô muốn nói là từ khi tôi sinh ra? Nămsố một?”

“Không. Từ câu hỏi số một. Nhưng trướckhi chúng ta bắt đầu, Ram MohammadThomas, cậu hãy hứa rằng cậu sẽ kể vớitôi sự thật.”

Page 65: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Cô muốn nói giống như người ta nóitrong phim, ‘Sự thật, toàn bộ sự thật vàkhông gì ngoài sự thật’?”

“Chính xác.”

Tôi thở thật sâu. “Vâng, tôi hứa. Nhưngsách để thề của cô đâu? Kinh Gita,Koran hay Kinh Thánh, cuốn nào cũngđược.”

“Tôi không cần cuốn nào hết. Tôi làngười làm chứng của cậu. Cũng như cậulà người làm chứng của tôi.”

Page 66: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Smita lấy chiếc đĩa ra khỏi bao đựng vàtra nó vào đầu DVD.

[1] 1. FIR: Viết tắt của First InfomationReport (Biên bản buộc tội đầu tiên). ỞẤn Độ sau khi biên bản này được lập,cảnh sát mới được tiến hành điều tra

Page 67: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

CÁI CHẾT CỦAMỘT NGƯỜI

HÙNG

Page 68: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Hồi chuông thứ ba reo vang. Tấm mànnhung màu mận chín sắp được kéo lên.Những ngọn đèn mờ dần mờ dần cho tớikhi chỉ còn các ký tự màu đỏ chỉ LỐI RAlà vẫn tỏa sáng như những cục than hồngtrong khán phòng tối. Những người bánbỏng ngô và những người bán nước ronglục tục rời đi. Salim và tôi ngồi vào chỗcủa mình.

Điều đầu tiên bạn cần phải biết về Salimlà cậu ấy là bạn thân nhất của tôi. Điềuthứ hai là cậu ấy phát điên phát cuồngvới những bộ phim sử dụng tiếng Hindi.Nhưng không phải tất cả các bộ phimtiếng Hindi. Chỉ những phim có ArmaanAli đóng thôi.

Page 69: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Người ta nói rằng đầu tiên có AmitabhBachchan. Sau đó có Shahrukh Khan. Vàgiờ có Armaan Ali. Người hùng tốithượng của phim hành động. Vị thần HyLạp người Ấn. Người tình của hàng triệungười.

Salim yêu thích Armaan. Hay, nói chínhxác hơn, cậu ấy tôn thờ Armaan. Gianphòng bé xíu của cậu ấy ở khu ổ chuột làmột cái điện thờ. Phòng treo kín đặc đủloại áp phích mô tả người hùng đó trongcác tư thế khác nhau. Armaan trong chiếcáo khoác da. Armaan trên mô tô. Armaanvới chiếc áo sơ mi phanh cúc, để lộ vầngngực trần đầy lông. Armaan cầm súng.Armaan cưỡi ngựa. Armaan ở bể bơi vớimột đám người đẹp vây quanh.

Page 70: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Hai chúng tôi chiếm ghế A21 và A22ngay hàng ghế đầu trên ban công tầng mộtcủa rạp Regal Talkies tại Bandra. Đúngra chúng tôi không nên ngồi ở đây.Những tấm vé trong túi ngực tôi khôngcó dòng chữ BAN CÔNG TẦNG MỘT150 rupi. Vé của chúng tôi ghi SÁT SÂNKHẤU 25 rupi. Người chỉ chỗ ngồi củarạp hôm nay khá dễ tính, đã ban chochúng tôi một ân huệ. Ông ấy bảo chúngtôi lên ban công, bởi vì hàng ghế gần sânkhấu nhất gần như bị bỏ trống. Thậm chíkhu ban công cũng vắng người. Ngoài tôivà Salim, chỉ có trên dưới hai mươingười ngồi ở các hàng ghế phía trướcchúng tôi.

Page 71: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Khi Salim và tôi đi xem phim, chúng tôithường ngồi ở hàng ghế gần màn ảnhnhất. Ngồi ở đó chúng tôi có thể huýtsáo. Salim tin rằng càng ngồi gần mànảnh, bạn càng được gần các pha hànhđộng. Cậu ấy nói cậu ấy có thể rướnngười về phía trước và gần như chạmđược vào Armaan. Cậu ấy có thể đếmđược những đường gân trên bắp tayArmaan, có thể nhìn rõ lòng trắng trongđôi mắt màu xanh lục của Armaan, nhữngsợi râu mảnh mọc lởm chởm trên cáicằm chẻ của Armaan, nốt ruồi đen bé títrên cái mũi có đeo đồ trang sức củaArmaan.

Tôi không quá mến mộ Armaan Ali. Tôinghĩ phim nào cũng như phim nào, anh ta

Page 72: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đều diễn xuất theo cùng một kiểu. Nhưngtôi cũng thích ngồi ở những hàng ghế đầu,càng gần màn ảnh rộng càng tốt. Nhìn từvị trí đó, bộ ngực của các nhân vật nữtrông có vẻ khêu gợi hơn.

Tấm màn nhung bây giờ đã được kéo lênvà màn ảnh lóe sáng sống động. Thoạttiên chúng tôi thấy những màn quảng cáo.Bốn màn quảng cáo của các công ty tưnhân và một màn quảng cáo của chínhphủ. Quảng cáo rót vào tai chúng tôi rằngăn sáng bằng bỏng ngô sẽ giúp chúng tôixếp thứ nhất ở trường và trở thành nhà vôđịch môn cricket. Rằng dùng nước hoaSpice Cologne sẽ giúp bạn lái được ô tôtốc độ cao và giành được những cô nàng

Page 73: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

tuyệt đẹp. (“Armaan dùng nước hoanày,” Salim kêu lên.) Dùng xà bôngRoma bạn sẽ được thăng tiến và cónhững bộ đồ trắng bóng. Sống sướng nhưvua nhờ uống rượu whisky Red&White.Hút thuốc lá sẽ làm bạn chết vì ung thưphổi.

Sau phần quảng cáo là thời gian tạmngừng để thay phim. Chúng tôi ho vàhắng giọng. Rồi dòng chữ chứng nhậnkiểm duyệt xuất hiện trên màn ảnh rộng.Nó cho chúng tôi biết bộ phim đã đượccấp chứng nhận U/A, có mười bảy cuộn,với chiều dài 4639,15 mét. Chứng nhậnkiểm duyệt do bà M.Kan, Chủ tịch Hộiđồng Kiểm duyệt, ký. Bà ta là người kýtất cả các giấy chứng nhận kiểm duyệt.

Page 74: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Salim thường hỏi tôi về người đàn bànày. Cậu ấy thực sự ghen tị với côngviệc của bà ta. Bà ta được xem phim doArmaan đóng trước bất cứ ai khác.

Danh sách mở đầu giới thiệu những thànhviên quan trọng của đoàn làm phim bắtđầu trôi trên màn hình. Salim biết tất cảnhững người tham gia bộ phim này. Cậuấy biết ai là người lo trang phục của cácdiễn viên, ai là người tạo kiểu tóc chohọ, ai là người phụ trách hóa trang. Cậuấy biết tên giám đốc sản xuất, ngườiquản lý tài chính, người ghi âm, và tất cảcác trợ lý. Cậu ấy nói tiếng Anh khôngthạo lắm nhưng có thể đọc được tên,thậm chí cả những cái tên hiện lên bằng

Page 75: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

cỡ chữ nhỏ li ti. Cậu ấy đã xem phim nàytám lần rồi và mỗi lần xem lại ghi nhớđược một cái tên mới. Nhưng ngay lúcnày nếu bạn nhìn thấy vẻ tập trung trênkhuôn mặt cậu ấy thì chắc bạn sẽ nghĩcậu ấy đang xem buổi chiếu đầu tiêntrong ngày trình chiếu đầu tiên của bộphim bằng tấm vé chợ đen.

Trong vòng hai phút, Armaan đã có mànxuất hiện ấn tượng với cảnh nhảy xuốngtừ một chiếc trực thăng màu trắng vàxanh da trời. Mắt Salim sáng lên. Mộtnăm trước, tôi đã thấy sự phấn khíchngây thơ y hệt trên khuôn mặt Salim khicậu ấy nhìn thấy Armaan lần đầu. Nhìnthấy ngoài đời.

Page 76: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Salim lao qua cửa vào phòng rồi đổ ậpngười xuống giường.

Tôi phát hoảng. “Salim!... Salim!” tôikêu lên. “Có chuyện gì với cậu vậy? Saocậu về sớm thế?” Tôi lật người cậu ấylên. Cậu ấy đang cười.

“Hôm nay điều kinh ngạc nhất đã xảy ra.Đây là ngày hạnh phúc nhất trong đờitớ,” cậu ấy tuyên bố.

“Chuyện gì vậy? Cậu trúng xổ số à?”

“Không. Còn hơn cả trúng xổ số. Tớ đã

Page 77: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

gặp Armaan Ali.”

Toàn bộ câu chuyện được kể lại từngchút từng chút qua hơi thở hổn hển. Nàolà Salim đã tình cờ trông thấy ArmaanAli trong khi cậu ấy loanh quanh ởGhatkopar. Ngôi sao màn bạc đó đangbước xuống từ chiếc xe Mercedes Benzđể đi vào một khách sạn năm sao. Salimthì đang trong xe bus, trên đường đi đưahộp đồ ăn trưa cuối cùng cho một kháchhàng. Vừa nhìn thấy Armaan, cậu ấy liềnnhảy khỏi chiếc xe đang chạy quá tốc độ,suýt nữa thì bị một chiếc Maruti cánphải, rồi chạy về phía người hùng củacậu trong khi anh ta bước qua cánh cửaquay của khách sạn. Cậu ấy bị một taybảo vệ cao to mặc đồng phục đứng ở lối

Page 78: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

vào khách sạn chặn lại không cho vàobên trong. “Armaan!” Salim gọi, cố gắngmột cách tuyệt vọng hòng thu hút sự chúý của ngôi sao màn bạc. Armaan nghethấy tiếng gọi bèn dừng bước và quayđầu lại. Anh ta bắt gặp ánh mắt củaSalim. Anh ta trao cho cậu ấy một nụcười thoáng qua và cái gật đầu ghi nhậngần như không thể nhìn ra được, rồi tiếptục bước vào tiền sảnh của khách sạn.Salim quên sạch nhiệm vụ đi đưa cơmhộp và chạy ngay về thông báo cho tôibiết ước mơ của cậu ấy đã thành hiệnthực. Trưa hôm ấy một khách hàng củacông ty cung cấp cơm hộp Gawli đã bịđói.

Page 79: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Armaan ở ngoài đời trông có khác vớitrên màn ảnh không?” tôi hỏi.

“Không. Thậm chí ở ngoài đời trông anhấy còn khá hơn,” Salim nói. “Trông anhấy cao hơn, đẹp trai hơn. Tham vọng củađời tớ là được bắt tay anh ấy, chí ít làmột lần. Có thể cả tháng sau đó tớ sẽkhông rửa tay đâu.”

Tôi nghĩ thật là hay khi có những thamvọng đơn giản và giản dị như tham vọngđược bắt tay một ngôi sao điện ảnh.

Trong khi đó, trên màn hình, bàn tay ấyđang cầm khẩu súng chĩa vào một nhóm

Page 80: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

cảnh sát ba người. Trong bộ phim nàyArmaan thủ vai một tên gangster. Một têngangster có trái tim. Anh ta cướp của nhàgiàu và mang tiền cướp được chia chongười nghèo. Trong bộ phim này, anh tađã đem lòng yêu nhân vật nữ chính, PriyaKapoor, một diễn viên đầy triển vọng,hát sáu bài hát và đáp ứng nguyện vọngcủa người mẹ yêu quý bằng việc đưa bàđi hành hương tới đền thờ thần VaishnoDevi. Ít nhất, đó cũng là diễn biến củacâu chuyện tính cho tới giờ giải lao.

Sự xuất hiện của Priya Kapoor trongphim được đón chào bằng những tiếnghuýt sáo phát ra từ mấy hàng ghế đầu. Côlà một nữ diễn viên cao ráo, xinh đẹptừng đoạt danh hiệu Hoa hậu Thế giới

Page 81: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

mấy năm trước. Thân hình cô như đượctạc nên với một vẻ đẹp cổ điển, bộ ngựcđầy đặn và eo lưng thon gọn. Cô là nữdiễn viên tôi yêu thích trong thời giangần đây. Trong phim nhiều lần cô bĩumôi và nói “im đi” với người đóng vaihài. Chúng tôi đều phá lên cười.

“Tham vọng của cậu là được bắt tayArmaan,” tôi nói với Salim. “Nhưng cậunghĩ tham vọng của Armaan trong đờinày là gì? Anh ta dường như có tất cả -thể diện, danh tiếng, tiền bạc.”

“Cậu lầm rồi,” Salim đáp lại vẻ trangnghiêm. “Anh ấy không có đượcUrvashi.”

Page 82: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Báo chí tràn ngập tin tức về chuyện tanvỡ của Armaan và Urvashi sau một cuộctình như gió lốc kéo dài chín tháng. Cósuy đoán rằng Armaan hoàn toàn suy sụp.Rằng anh ta không ăn, không uống. Rằngcó thể anh ta đã muốn tự vẫn. UrvashiRandhawa đã quay trở lại với sự nghiệpngười mẫu của mình.

Tôi thấy Salim khóc. Mắt cậu ấy đỏ hoe,đẫm lệ. Cả ngày cậu ấy không ăn. Cáikhung kính hình trái tim lồng bức ảnhchụp Armaan và Urvashi, thứ mà cậu ấyđã phải bỏ ra gần nửa tháng lương còmđể mua, nằm trên sàn, vỡ thành hàng trămmảnh.

Page 83: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Này, Salim, cậu trẻ con quá đấy. Cậuđâu có làm gì được,” tôi nói.

“Giá mà tớ có thể gặp Armaan. Tớ muốnan ủi anh ấy. Tớ muốn nắm tay anh ấy vàđể anh ấy gục vào vai tớ mà khóc. Ngườita nói khóc được sẽ nhẹ lòng.”

“Làm thế thì ích gì nào? Urvashi sẽkhông quay lại với Armaan đâu.”

Bỗng Salim ngước lên. “Cậu nghĩ tớ cóthể nói chuyện với cô ấy không? Có thểtớ sẽ thuyết phục được cô ấy quay lạivới Armaan. Tớ sẽ nói với cô ấy tất cảchỉ là hiểu nhầm. Tớ sẽ nói cho cô ấy

Page 84: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

biết anh ấy buồn và ân hận như thế nào.”

Tôi lắc đầu. Tôi không muốn Salim langthang khắp Mumbai tìm UrvashiRandhawa. “Nhúng mũi vào chuyện củangười khác hay biến rắc rối của ngườikhác thành của mình chẳng hay ho gì đâu,Salim ạ. Armaan Ali là người trưởngthành rồi. Anh ta sẽ giải quyết vấn đềtheo cách riêng của anh ta.”

“Ít nhất thì tớ cũng sẽ gửi cho anh ấy mộtmón quà,” Salim nói.

Cậu ấy ra ngoài mua một lọ keo Fevicolto tướng và ghép các mảnh vỡ của cái

Page 85: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

khung ảnh hình trái tim lại với nhau. Việcđó ngốn của cậu ấy đúng một tuần, nhưngcuối cùng thì trái tim cũng liền lại thànhmột khối, chỉ có một mạng lưới nhữngvệt màu đen đan chéo nhau là gợi nhắcđến những đường khiếm khuyết đánh dấunơi tấm kính vỡ.

“Giờ tớ sẽ gửi cái này cho Armaan,” cậuấy nói. “Đó là sự tượng trưng cho mộttrái tim tan vỡ có thể lành lại.”

“Nhờ keo dính Fevicol ư?”

“Không. Nhờ tình yêu và sự quan tâm.”

Page 86: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Salim lấy vải bọc cái khung ảnh lại vàgửi nó tới địa chỉ nhà Ali Armaan. Tôikhông biết cái khung ảnh ấy có tới đượctay Armaan hay không. Không biết nó cóbị bưu điện làm vỡ, có bị những tay bảovệ đập bể hay bị thư ký của Armaan vứtvào sọt rác hay không. Điều quan trọnglà Salim tin rằng nó đến được với ngườihùng của cậu ấy và giúp anh ta hàn gắnvết thương. Nó giúp Armaan trở lạinguyên vẹn như trước, khiến anh ta tiếptục thực hiện các bộ phim bom tấn, nhưbộ phim này chẳng hạn. Bộ phim mà tôimới xem lần đầu còn Salim đã xem tớilần thứ chín.

Một bài thánh ca đang ngân lên từ mànhình. Armaan và mẹ anh ta đang leo lên

Page 87: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đền thờ thần Vaishno Devi.

“Người ta nói nếu cậu thành tâm cầu xinthần Mata Vaishno Devi điều gì đó, thìthần sẽ ban cho cậu điều cậu muốn. Nóicho tớ biết đi, cậu muốn cầu xin điềugì?” tôi nói với Salim.

“Cậu muốn cầu xin điều gì?” cậu ta hỏingược lại.

“Tớ nghĩ tớ muốn xin cho tớ có tiền,” tôinói.

“Tớ sẽ cầu xin cho Armaan và Urvashi

Page 88: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

tái hợp,” cậu ấy nói mà không cần suynghĩ dù chỉ một giây.

Màn ảnh hiện lên hai chữ TẠM NGHỈmàu đỏ in đậm.

Salim và tôi đứng dậy duỗi chân duỗitay. Chúng tôi mua hai chiếc bánh gốiướt nhẹp của người bán hàng rong.Thằng bé bán nước giải khát nhìn nhữngchiếc ghế trống bằng ánh mắt buồn rầu.Ngày hôm nay nó sẽ chẳng kiếm đượcmấy. Chúng tôi quyết định vào nhà vệsinh. Nhà vệ sinh lát gạch trắng, có mộtlô bồn tiểu và những cái bồn rửa sạch sẽ.Cả hai chúng tôi đều có cái bồn tiểuđược nhắm sẵn của mình. Salim luôn đi

Page 89: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

tới cái bồn tiểu xa nhất ở bên phải, còntôi luôn chọn cái bồn duy nhất ở bứctường bên trái. Tôi đi tiểu và đọc nhữngchữ viết trên bức tường. MẸ KIẾP...TINU ĐÃ ĐÁI Ở ĐÂY... SHEENA LÀCON ĐĨ. TÔI YÊU PRIYANKA.

Priyanka ư? Tôi chửi cái kẻ viết lêntường đã làm xấu đi câu cuối. Tôi nhổbọt ra tay và cố xóa đi mấy chữ cái bịthêm vào, nhưng chúng được viết bằngmực đen không phai và tôi không tài nàoxóa được. Cuối cùng tôi dùng móng taycạo những chữ cái ấy khỏi mặt tường vàđã làm được cái việc khôi phục thôngđiệp gốc, như tôi đã viết nó ra bốn thángtrước: TÔI YÊU PRIYA.

Page 90: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Hồi chuông thứ hai vang lên. Giờ giảilao đã hết. Bộ phim sắp được chiếu tiếp.Salim đã tóm tắt cho tôi nghe phần cốttruyện còn lại. Armaan và Priya giờ sẽhát một ca khúc ở Thụy Sĩ trước khiPriya bị một nhóm kình địch giết hại. Sauđó Armaan giết hàng trăm tên vô lại đểtrả thù, vạch trần những chính trị gia vàcác sĩ quan cảnh sát tham nhũng, để rồicuối cùng chết cái chết của một anhhùng.

Chúng tôi trở về ghế A21 và A22. Khánphòng tối trở lại. Bỗng nhiên một ngườiđàn ông dáng người cao bước qua cửaban công và đến ngồi vào chiếc ghế bêncạnh Salim. Ghế A20. Ông ta có hai trămchỗ ngồi để lựa chọn, nhưng lại chọn ghế

Page 91: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

A20. Không nhìn được rõ mặt ông ta,nhưng tôi có thể nhận ra đó là một ônggià có bộ râu dài và mượt. Ông ta mặctrang phục gì đó có vẻ như một bộpathan.

Tôi tò mò về người đàn ông này. Tại saoông ta lại xem phim giữa chừng? Ông tachỉ trả nửa tiền vé chăng? Salim thìchẳng bận tâm. Cậu ta nghển cổ chờ đợicảnh yêu đương giữa Armaan và Priyasắp sửa bắt đầu.

Armaan đã đến Thụy Sĩ, bề ngoài là đểxác định một địa điểm liên lạc nhưngthực chất là để tán tỉnh Priya và anh tathể hiện một ca khúc với màn phụ họa

Page 92: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

của hai mươi vũ nữ da trắng mặc thứtrang phục truyền thống có thể bị coi làthiếu vải đối với một nước nhiều núi nonlạnh giá. Màn múa hát kết thúc, giờ đâyanh ta ngồi trong phòng khách sạn, vớingọn lửa cháy tí tách trong lò sưởi.

Priya đang tắm. Chúng tôi nghe thấytiếng nước chảy và nghe thấy Priya ngâmnga một điệu hát, và rồi chúng tôi thấy côấy trong phòng tắm. Cô ấy thoa xà bônglên chân và lưng. Cô ấy giơ một chânbám đầy bọt xà bông lên và dùng vòi hoasen rửa sạch bọt trên đó. Chúng tôi hyvọng cô ấy cũng sẽ làm thế với bộ ngựcđồ sộ và rửa cho bọt xà bông biến mấthết, nhưng cô ấy đã làm chúng tôi tiunghỉu.

Page 93: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Cuối cùng, cô ấy bước ra khỏi phòng tắmvới độc một chiếc khăn tắm màu hồngquấn quanh người. Mái tóc đen huyềncủa cô buông xõa sau vai, ánh lên vì ướt.Đôi chân dài của cô láng mịn. Armaankéo cô ấy vào vòng tay mình và phủ lênmặt cô những nụ hôn. Môi anh ta chuyểnxuống hõm cổ cô. Tiếng nhạc du dươngêm ái bắt đầu ngân lên. Priya cởi cúc áocủa người tình và Armaan từ từ thoát rakhỏi chiếc áo sơ mi, để lộ vầng ngựctrần nam tính. Ánh sáng rực rỡ của lòsưởi bao bọc đôi tình nhân trong sắcvàng của nó. Priya phát ra những tiếngrên khe khẽ. Cô cong lưng lại và đểArmaan mơn trớn cổ cô. Tay anh ta luồn

Page 94: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

ra sau lưng cô, giật mạnh chiếc khăn tắm.Chiếc khăn màu hồng tuột ra, rơi xuốngchân cô. Đùi và lưng cô hiện ra trongmột thoáng trêu ngươi nhưng không cócảnh quay cặp vú cô. Salim tin rằng ởchỗ này các nhà kiểm duyệt đã bắt cắt đimột đoạn. Và đó là lý do cậu ấy ghen tịvới bà Kane.

Giờ Armaan đang ôm ghì Priya trongvòng tay. Chúng tôi nhìn thấy một phầnbộ ngực của cô, thấy cô thở hổn hển vàthấy mồ hồi trên trán cô ấy. Những tiếnghuýt sáo nổi lên từ các hàng ghế gần sânkhấu. Người đàn ông ngồi cạnh Salimcựa quậy trên ghế vẻ khó chịu, rồi vắttréo chân. Tôi không chắc lắm, nhưng tôinghĩ tay ông ta đang xoa xoa đũng quần.

Page 95: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Ông già ngồi cạnh cậu đang nghịchngợm kìa,” tôi thì thầm với Salim.Nhưng cậu ấy đã quên sự có mặt của ônggià và tôi. Cậu ấy há hốc mồm ra mànhìn hai thân thể quấn lấy nhau, đẩy lênấn xuống theo một nhịp điệu khớp vớinhạc nền. Ống kính máy quay quét quatấm lưng nhấp nhô của Armaan và lấycận cảnh cái lò sưởi, nơi ngọn lửa vàngrực đang liếm những khúc gỗ với sựphóng túng càng lúc càng tăng. Màn ảnhmờ dần rồi tối đen.

Khi tôi bước vào gian bếp của chúng tôitrong khu ổ chuột, ở đó cũng có một đámlửa cỡ bằng đám lửa trong cái lò sưởi

Page 96: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

kia, nhưng thay vì củi, Salim đang đốtgiấy. “Đồ khốn... lũ chó má!” cậu ấy lẩmbẩm trong khi xé một tệp báo bóng lángthành nhiều mảnh.

“Cậu làm gì thế, Salim?” Tôi hoảng hốthỏi.

“Tớ trả thù lũ khốn đã bôi nhọ Armaan,”cậu ấy nói và quẳng thêm những mảnhbáo vào lò thiêu.

Tôi nhận thấy Salim đang xé các trangcủa một cuốn tạp chí.

Page 97: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Tạp chí gì vậy? Trông còn mới thế.”

“Số mới nhất của tạp chí Starburst. Tớmà chạm tới được bản in nào của số tạpchí này thì sẽ hủy cho bằng hết. Tớ chỉmua được có mười tờ từ sạp báo.”

Tôi vội chộp lấy một tờ tạp chí chưa bịxé. Ảnh Armaan Ali được in trên trangbìa với dòng tít nổi bật “SỰ THẬTTRẦN TRỤI VỀ NGƯỜI ĐÀN ÔNGNÀY”.

“Nhưng trên bìa có ảnh thần tượng củacậu này. Sao cậu lại hủy nó đi chứ?” tôikêu lên.

Page 98: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Vì những gì bọn đó nói về Armaan ởbên trong kia.”

“Nhưng cậu có biết đọc đâu.”

“Tớ đọc được đủ để biết và tớ có thểnghe. Tớ tình cờ nghe được bà Barve vàbà Shirke tranh cãi về những lời buộc tộithô bỉ chống lại Armaan trong số tạp chínày.”

“Những lời như thế nào?”

“Rằng Urvashi bỏ anh ấy vì anh ấy khôngđáp ứng được cô ta. Rằng anh ấy là

Page 99: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

người đồng tính.”

“Vậy ư?”

“Cậu nghĩ bọn chúng có thể sỉ nhụcngười hùng của tớ theo cách này màđược yên à? Tớ biết bài báo này là mộtđống những lời xằng bậy. Những đối thủcủa Armaan trong ngành công nghiệpđiện ảnh ghen tị với thành công của anhấy. Chúng ngấm ngầm bày đặt âm mưunày để bôi nhọ thanh danh của anh ấy. Tớkhông để bọn chúng đạt được mục đíchđâu. Tớ sẽ tới tòa soạn tạp chí Starburstvà đốt trụi nó cho mà xem.”

Page 100: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Salim đang giận sôi lên. Và tôi biết tạisao. Cậu ấy ghét những người đồng tính.Bôi xấu thần tượng của cậu ấy bằng cáchquét lên anh ta những nhát chổi đồng tínhlà một sự sỉ nhục tột cùng đối với ngườicậu ấy tôn sùng.

Tôi cũng đã biết về người đồng tính, vềnhững gì họ làm đối với những anh chàngcả tin. Trong hành lang tối. Trong nhà vệsinh công cộng. Trong công viên thànhphố. Trong trại giáo dưỡng dành cho trẻvị thành niên.

May thay, trong số ra tiếp theo, tạp chíStarburst rút lại luận điệu của họ. Vàđộng thái đó đã cứu vãn không để một

Page 101: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

anh chàng dabbawallah[2] biến thành kẻcố ý gây hỏa hoạn.

Trong khi đó, tình hình mỗi lúc một thêmnóng bỏng trên màn hình, cũng như ở ghếA20. Ông già đó nhích tới gần Salimhơn. Chân ông ta tự dưng cọ vào chânSalim. Lần thứ nhất Salim nghĩ đó là lỗicủa chính cậu. Lần thứ hai cậu ấy nghĩ đólà do vô tình. Lần thứ ba cậu ấy tin rằngđó là hành động có chủ ý.

“Mohammad này,” cậu ấy thì thầm vớitôi, “tớ sẽ cho lão già ngồi cạnh tớ mộtcú đá ra trò nếu lão ấy không chặn cáichân lang thang của lão lại.”

Page 102: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Salim, nhìn xem, ông ta già đến thế nàorồi. Có lẽ chỉ tại chứng run chân của ôngta thôi,” tôi khuyên giải cậu ấy.

Cảnh đánh nhau đã bắt đầu và Salim mảimê theo dõi những pha hành động.Armaan xông vào hang ổ của bọn côn đồvà thế là cảnh tượng diễn ra chẳng khácgì địa ngục. Người hùng sử dụng đủ kiểuđánh nhử, đánh chặn - đấm bốc, karate,kungfu - khiến cho kẻ thù của anh ta phảichịu thất bại.

Hai tay của ông già cũng đang hành động.Ông ta ép khuỷu tay lên chỗ tựa chunggiữa hai ghế và để cánh tay ông ta ngảvào cạnh cánh tay của Salim, chạm vào

Page 103: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nó thật nhẹ nhàng. Salim hầu như khôngnhận thấy điều đó. Cậu ấy bị hút vào bộphim lúc này đang đến đoạn cao trào.

Cảnh nổi tiếng nhất của phim sắp xảy ra.Trong cảnh đó Armaan Ali sẽ chết saukhi giết tất cả những kẻ xấu. Áo vest củaanh ta nhuốm máu. Khắp người anh tađầy vết đạn. Quần anh ta phủ đầy bụi đất.Anh ta lết trên đất tới chỗ mẹ anh ta, bàvừa xuất hiện trên màn hình.

Salim khóc. Cậu ấy rướn người về phíatrước, nói giọng đau xót, “Mẹ ơi, con hyvọng từ trước tới nay con là đứa conngoan. Đừng khóc vì con. Xin mẹ hãynhớ, chết vinh còn hơn sống nhục.”

Page 104: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Đầu Armaan nằm gọn trong lòng bà mẹ.Anh ta đang nói theo Salim: “Mẹ ơi, conhy vọng từ trước tới nay con là đứa conngoan. Đừng khóc vì con. Xin mẹ hãynhớ, chết vinh còn hơn sống nhục.” Bàmẹ cũng đang khóc trong khi ôm cái đầuđẫm máu của đứa con vào lòng. Nhữnggiọt nước mắt của bà rơi xuống khuônmặt Armaan Ali. Anh ta nắm chặt tay bà.Ngực anh ta co giật.

Những giọt nước mắt rơi xuống vạt áotôi. Tôi nhìn thấy một bà mẹ khác hôn lêntrán đứa con nhỏ của mình nhiều lầntrước khi đặt nó vào một cái túi quần áo,xếp lại mớ quần áo quanh người nó. Giórít xung quanh họ. Tiếng còi hú vang lên.Cảnh sát đã đến, vẫn quá muộn như

Page 105: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

thường lệ. Sau khi người anh hùng đãlàm xong mọi việc cho họ. Giờ họ chẳngthể làm gì cho anh ta hết.

Tôi thấy tay trái của ông già có râu kiađã tiến xa hơn. Giờ nó được đặt tronglòng Salim và nhẹ nhàng yên vị trên đó.Salim bị hút vào cảnh người hùng chếtđến nỗi không nhận ra điều này. Ông giàđược khuyến khích. Ông ta xoa xoa lòngbàn tay lên lớp vải quần bò của Salim.Khi Armaan trút những hơi thở cuốicùng, ông già gia tăng sức ép lên đũngquần của Salim, cho tới khi ông ta gầnnhư kẹp chặt lấy nó.

Salim phun ra một tràng. “Mẹ cái đồ chết

Page 106: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

tiệt nhà ông! Cái đồ dâm đãng dơ dáy!Tôi sẽ giết ông!” cậu ấy gào lên và tátđánh bốp vào mặt ông già. Tát mạnh.

Ông ta vội rụt tay khỏi người Salim vàcố đứng dậy. Nhưng trước khi ông ta kịpnhấc cả người lên, Salim đã nhanh taytóm lấy ông ta. Cậu không túm được cổáo mà túm phải râu ông ta. Khi Salimgiật mạnh, râu ông ta rời ra trong tay cậu.Bật ra tiếng kêu nghẹn ngào, gã đàn ôngnhảy khỏi ghế, lao về phía lối ra cách đógần hai chục bước chân.

Đúng lúc ấy rạp chiếu bóng bị mất điệnlưới, và máy phát điện phải góp phần.Màn hình trắng phắc còn khán phòng tối

Page 107: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đen thì sáng lóa khi những chiếc đènchiếu sáng dự phòng được bật lên. Gãđàn ông kia bất ngờ bị lộ diện, hệt nhưmột con nai trong luồng đèn pha ô tô.Hắn ta quay tròn, lúng ta lúng túng.

Ngay sau đó rạp chiếu bóng có điện trởlại. Đó chỉ là một quãng gián đoạn ngắn.Bộ phim tiếp tục được chiếu, đèn dựphòng được tắt đi. Gã đàn ông kia chạyqua những tấm rèm đen tới chỗ biển hiệucó hai chữ LỐI RA màu đỏ, giật mạnhcánh cửa rồi biến mất.

Nhưng trong chớp nhoáng ấy tôi vàSalim đã kịp nhìn thấy đôi mắt màu xanhlục. Cái mũi đeo trang sức. Cái cằm chẻ.

Page 108: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Khi những dòng chữ cuối phim bắt đầutrôi lên trên màn hình, Salim vẫn ngồiyên ở đó, tay cầm mớ râu xám phảngphất mùi nước hoa Cologne và mùi cồndán. Lần này cậu ấy không nhìn thấy têncủa người thiết kế quảng cáo, nhân viênphụ trách quan hệ quần chúng, nhữngngười chịu trách nhiệm về ánh sáng, chỉđạo hành động và người quay phim. Cậuấy đang khóc.

Armaan Ali, người hùng của cậu ấy, đãchết.

Smita chằm chằm nhìn tôi bằng ánh mắthoài nghi. “Chính xác chuyện này xảy rakhi nào?”

Page 109: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Khoảng sáu năm trước, khi tôi và Salimsống tại khu ổ chuột ở Ghatkopar.”

“Và cậu hiểu được tầm quan trọng củanhững gì cậu vừa kể cho tôi nghe chứ?”

“Gì cơ?”

“Rằng nếu sự việc đó được đưa ra côngchúng, thì nó có thể hủy hoại Armaan Alivà chấm dứt sự nghiệp diễn viên của anhta. Dĩ nhiên, điều đó chỉ có thể xảy ranếu những gì cậu vừa kể với tôi là thật.”

“Vậy cô vẫn không tin tôi?”

Page 110: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Tôi không nói vậy.”

“Tôi có thể thấy sự nghi ngờ trong mắtcô. Nếu vẫn không tin tôi thì cô làm nhưvậy thật liều lĩnh. Nhưng cô không thểkhông đếm xỉa đến bằng chứng trongchiếc đĩa DVD này. Chúng ta xem câuhỏi đầu tiên được không?”

Smita gật đầu và ấn nút “Play” trên chiếcđiều khiển từ xa.

Ánh sáng trong trường quay mờ dần. Tôikhông thể nhìn rõ các khán giả đang ngồiquây tròn xung quanh tôi. Khán phòngđược chiếu sáng bằng một chiếc đèn

Page 111: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chiếu ở trung tâm, nơi tôi ngồi trên chiếcghế quay bọc da đối diện với PremKumar. Chúng tôi bị ngăn cách bởi mộtchiếc bàn hình bán nguyệt. Phía trước tôicó một màn hình lớn, trên đó sẽ chiếucác câu hỏi. Bảng hiệu trong trường quayđã được thắp sáng. Nó hiện lên hai chữ“Im lặng”.

“Máy quay đang được nâng lên, ba, hai,một, bạn đã sẵn sàng.”

Nhạc hiệu của chương trình nổi lên vàgiọng nói sôi nổi của Prem Kumar trànngập khán phòng. “Một lần nữa chúng talại có mặt ở đây, sẵn sàng để tìm ra hômnay ai sẽ là người làm nên lịch sử bằng

Page 112: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

việc giành được giải thưởng lớn nhấttừng được đưa ra trên thế giới. Vâng,thưa quý ông quý bà, chúng ta đã sẵnsàng tìm ra Ai là tỷ phú!”

Bảng hiệu trong trường quay chuyển sanghai chữ “Vỗ tay”. Khán giả bắt đầu vỗtay. Cũng có những tiếng reo, tiếng huýtsáo.

Nhạc hiệu kết thúc. Prem Kumar nói,“Tối nay chúng ta có ba người chơi maymắn, những người được máy tính lựachọn một cách ngẫu nhiên. Người chơisố ba là Kapil Chowdhary đến từ Maldaở Tây Bengal. Người chơi số hai là giáosư Hari Parikh đến từ Ahmedabad,

Page 113: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nhưng người chơi đầu tiên của chúng tahôm nay là chàng trai mười tám tuổi RamMohammad Thomas là cư dân thành phốMumbai của chúng ta. Thưa quý ông quýbà, xin quý vị dành cho anh một tràngpháo tay thật lớn.”

Mọi người đều vỗ tay. Sau khi tiếng vỗtay lắng xuống, Prem Kumar quay sangtôi. “Ram Mohammad Thomas, đó làmột cái tên rất hay. Nó thể hiện sự phongphú và đa bản sắc của Ấn Độ. Anh làmnghề gì, thưa anh Thomas?”

“Tôi làm bồi bàn trong quán rượu kiêmnhà hàng Jimmy ở Colaba.”

Page 114: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Một bồi bàn! Chẳng phải rất thú vị sao!Xin hãy cho tôi biết, mỗi tháng anh kiếmđược bao nhiêu?”

“Khoảng chín trăm rupi.”

“Chỉ thế thôi? Và anh sẽ làm gì nếu anhchiến thắng trong trò chơi hôm nay?”

“Tôi không biết.”

“Anh không biết ư?”

“Không.”

Page 115: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Prem Kumar nhìn tôi với vẻ cau có. Tôiđã không theo kịch bản của họ. Tôi cóbổn phận “tạo không khí xúc động” vàphải là “người thú vị” trong “phần nóichuyện mào đầu”. Đáng lẽ tôi phải nóitôi sẽ mua một nhà hàng, một chiếc phicơ, hay cả một đất nước. Đáng lẽ tôi cóthể nói tôi sẽ tổ chức một bữa tiệc lớn.Sẽ cưới hoa hậu Ấn Độ. Sẽ tới Timbuktudu lịch.

“OK. Hãy để tôi giải thích rõ luật chơi.Anh sẽ phải trả lời mười hai câu hỏi, vànếu trả lời đúng mọi câu hỏi, thì anh sẽgiành được giải thưởng lớn nhất thế giới:một tỷ rupi! Anh được quyền dừng phầnchơi của mình ở bất cứ thời điểm nàotrước câu hỏi thứ chín và nhận số tiền

Page 116: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

anh đã giành được cho tới mốc dừng đó,nhưng qua câu hỏi số chín anh không thểbỏ cuộc. Sau mốc đó, anh chỉ có thểhoặc chơi hoặc trả tiền. Nhưng chúng tasẽ nói về điều này khi đã tới chặng ấy.Nếu không trả lời được một câu hỏi nàođó thì cũng đừng lo, bởi vì anh có hai sựtrợ giúp - Xin lời khuyên của người thânhoặc chọn giải pháp năm mươi nămmươi. Vậy chúng tôi đặt mức thưởng mộtnghìn rupi cho câu hỏi đầu tiên. Anh đãsẵn sàng chưa?”

“Rồi, tôi đã sẵn sàng,” tôi đáp.

“OK. Đây là câu hỏi số một. Một câu hỏidễ và thú vị về điện ảnh, và tôi chắc rằng

Page 117: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

tất cả khán giả có mặt tại trường quaynày đều có thể trả lời được. Tất cả chúngta đều biết rằng trong những năm gần đâyArmaan Ali và Priya đã kết hợp thànhmột trong những cặp diễn viên thànhcông nhất trên màn bạc. Anh hãy cho biếttên của bộ phim bom tấn mà Armaan lầnđầu tiên đóng cặp với Priya. Đó là a)Lửa, b) Người hùng, c) Đói, hay d)Phản bội?”

Nhạc nền chuyển sang điệu chờ đợi,được lồng tiếng kêu của chiếc đồng hồđếm ngược.

“D, Phản bội,” tôi trả lời.

Page 118: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Anh có thường đi xem phim không?”

“Có.”

“Và anh đã xem bộ phim Phản bội?”

“Vâng.”

“Và anh chắc chắn một trăm phần trămvề câu trả lời của mình?”

“Vâng.”

Tiếng trống dồn vang lên. Câu trả lời

Page 119: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đúng nhấp nháy trên màn hình.

“Chính xác, chính xác một trăm phầntrăm! Anh đã giành được một nghìn rupi!Giờ chúng ta hãy dành ít phút cho quảngcáo,” Prem Kumar tuyên bố.

Bảng hiệu của trường quay hiện lên haichữ “Vỗ tay”. Khán giả vỗ tay. PremKumar mỉm cười. Tôi thì không.

[2] 2. Dabbawallah là tên dùng để gọinhững người đi đưa cơm hộp ở Mumbai

Page 120: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

GÁNH NẶNGCỦA MỘT LINH

MỤC

Page 121: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Nếu đã có lần đến Delhi bằng tàu hỏa,chắc hẳn bạn đã từng ghé thămPaharganj. Rất có thể bạn đã đến cái gatàu hỏa Paharganj bụi bặm và ồn ào đó.Bạn đã ra khỏi nhà ga, gần như chắc chắnđã rẽ trái về phía trung tâm ConnaughtPlace, đi vòng qua khu chợ đông đúc vớinhững nhà nghỉ hạ giá và gái mại dâm rẻtiền dành cho du khách. Nhưng nếu đi vềphía bên phải, qua bệnh viện MotherDairy và J.J. Women, bạn sẽ nhìn thấymột tòa nhà màu đỏ có cây thánh giá lớnmàu trắng. Đó là nhà thờ St Mary. Đó lànơi tôi đã sinh ra đúng vào ngày Giángsinh cách đây mười tám năm. Hay nóichính xác hơn, đó là nơi tôi bị bỏ lạitrong cái đêm đông giá buốt của ngày 25tháng Mười hai. Bị bỏ lại trong cái thùng

Page 122: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

lớn mà các bà sơ đặt ở đó để quyên quầnáo cũ. Cho đến nay tôi vẫn không biết aiđã bỏ tôi vào đó và tại sao người ấy lạilàm thế. Sự nghi ngờ luôn hướng về phíakhoa Sản của bệnh viện J.J. Có lẽ tôi đãđược sinh ra tại đó và mẹ tôi, vì nhữnglý do chỉ bà mới biết, đã buộc phải bỏrơi tôi.

Trong mơ, tôi thường nhìn thấy cảnh này.Một phụ nữ trẻ, cao ráo và duyên dáng,quấn một tấm sari trắng, rời bệnh việnsau nửa đêm với một đứa bé trên tay.Gió rít. Mái tóc đen dài bay lòa xòakhắp mặt người phụ nữ ấy, che khuấtnhững đường nét. Lá xào xạc bên chânngười ấy. Bụi bay khắp nơi. Chớp lóesáng. Người phụ nữ bước những bước

Page 123: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nặng nề về phía nhà thờ, ôm ghì đứa bévào ngực. Người ấy đi đến trước cửanhà thờ, dùng cái vòng sắt để gõ cửa.Nhưng gió thổi mạnh đến nỗi dìm cảtiếng gõ. Người ấy không còn thời gian.Nước mắt rơi lã chã, người ấy phủ lênmặt đứa bé những nụ hôn. Rồi cô đặt nóvào trong thùng, sắp xếp đống quần áo cũđể đứa bé nằm đó được thoải mái. Cônhìn đứa bé lần cuối, ngoảnh mặt đi vàsau đó, chạy khỏi ống kính máy quay,biến mất trong đêm tối...

Các bà sơ ở nhà thờ St Mary điều hànhmột trung tâm dành cho trẻ mồ côi kiêmdịch vụ cho trẻ làm con nuôi, và tôiđược xếp vào danh sách chờ được nhận

Page 124: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nuôi cùng một nhóm trẻ mồ côi khác. Tấtcả những đứa trẻ khác đều được người tanhận làm con nuôi, còn tôi thì chẳng cóai. Một cặp bố mẹ nuôi tương lai đếngặp tôi và đưa mắt nhìn nhau. Họ lắc đầumột cách mơ hồ rồi chuyển sang chiếcnôi khác. Tôi không biết tại sao. Có lẽtôi đen quá. Xấu xí quá. Quấy quá. Có lẽtôi không có nụ cười ngây thơ, hoặc tôi ọẹ quá nhiều. Vậy nên trong hai năm tôivẫn ở trong trung tâm dành cho trẻ mồcôi. Thật kỳ cục, các sơ không buồn đặtcho tôi một cái tên. Tôi chỉ được gọi làĐứa bé - đứa bé không ai muốn.

Cuối cùng tôi cũng được bà PhilomenaThomas và chồng bà là Dominic Thomasnhận làm con nuôi. Quê gốc ở Nagercoil

Page 125: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

bang Tamil Nadu, hiện họ sống tại Delhi.Bà Thomas làm công việc quét dọn ởnhà thờ St Joseph còn chồng bà là ngườilàm vườn. Vì họ đã bốn mươi tuổi rồimà vẫn chưa có con nên Cha TimothyFrancis, linh mục của giáo sứ, thuyếtphục họ tính chuyện nhận con nuôi để lấpđầy khoảng trống trong cuộc đời. Thậmchí Cha còn chỉ họ tới trung tâm dànhcho trẻ mồ côi của nhà thờ St Mary. ÔngThomas chắc hẳn chỉ nhìn tôi một cái rồichuyển ngay sang đứa trẻ khác, nhưng bàPhilomena Thomas đã chọn tôi ngay khinhìn thấy tôi. Tôi là sự tương xứng hoànhảo đối với nước da ngăm đen của bàấy!

Page 126: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Ông bà Thomas mất hai tháng để hoànthành các thủ tục giấy tờ nhận tôi làm connuôi, nhưng chỉ ba ngày sau khi rước tôivề nhà và thậm chí trước khi tôi đượcđặt tên thánh, ông Thomas phát hiện rarằng khoảng trống trong cuộc đời vợ ôngđã được lấp đầy rồi. Được lấp đầykhông phải nhờ tôi, mà nhờ quý ông theođạo Hồi tên là Mastan Sheikh, một ngườithợ địa phương chuyên may đồ nữ, đặcbiệt là váy ngắn. Nghe đồn bà PhilomenaThomas đã bỏ rơi ông chồng già và đứatrẻ mới được nhận làm con nuôi để cùngông thợ may trốn tới Bhopal. Cho đếngiờ không ai biết bà ấy ở đâu.

Phát hiện ra chuyện, ông Thomas nổigiận đùng đùng. Ông kéo cái nôi có tôi

Page 127: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nằm trong tới nhà ông linh mục rồi bỏ tôiở đó. “Thưa Cha, đứa bé này chính lànguyên nhân gây ra mọi rắc rối trongcuộc sống của tôi. Cha đã ép tôi nhận nólàm con nuôi, vậy nên giờ Cha muốn làmgì với nó thì làm.” Và Cha Timothy chưakịp nói “Amen” thì Dominic Thomas đãbước ra khỏi nhà thờ. Người ta nhìn thấyông ấy lần cuối cùng khi ông đang muavé tàu hỏa đến Bhopal với một khẩu súngngắn trong tay. Vậy nên dù muốn haykhông, tôi cũng thuộc trách nhiệm củaCha Timothy. Cha cho tôi thức ăn, chotôi chỗ trú ngụ và cho tôi một cái tên:Joseph Michael Thomas. Không có lễrửa tội. Không có nghi thức linh mụcnhúng đầu tôi vào bình nước thánh.Không có nghi thức rảy nước thánh.

Page 128: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Không có chiếc khăn trắng nào được chetrên người tôi. Không có ngọn nến nàođược thắp lên. Nhưng tôi đã trở thànhJoseph Michael Thomas. Trong sáungày.

Vào ngày thứ Bảy, có hai người đàn ôngđến gặp Cha Timothy. Một người to béovận bộ kurta màu trắng và một người gầygò để râu mặc sherwani.

“Chúng tôi thuộc Ủy ban Mọi Tínngưỡng,” người đàn ông to béo nói. “Tôilà Jagdish Sharma. Đây là ông InayatHidayatullah. Ủy viên thứ ba của chúngtôi, ông Harvinder Singh, đại diện chonhững người theo đạo Sikh, lẽ ra cũng

Page 129: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đến, nhưng ông ấy không may bị kẹt xe ởGurudwara. Chúng tôi sẽ đi thẳng vàovấn đề. Thưa Cha, chúng tôi nghe nóiCha đang che chở cho một bé trai mồcôi.”

“Đúng vậy. Bố mẹ nuôi của thằng bé tộinghiệp đó đã biến mất, bỏ nó lại cho tôichăm sóc,” Cha Timothy nói, vẫn chưathể đoán ra lý do của cuộc viếng thămbất ngờ này.

“Cha đã đặt cho thằng bé tên gì?”

“Joseph Michael Thomas.”

Page 130: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Đó chẳng phải là một cái tên của ngườitheo đạo Cơ đốc ư?”

“Đúng, nhưng...“

“Làm sao cha biết bố mẹ đẻ của nó làngười Cơ đốc?”

“Tôi không biết.”

“Vậy tại sao cha lại đặt cho nó một cáitên của người Cơ đốc?”

“Thì tôi phải gọi nó bằng cái tên nào đóchứ. Joseph Michael Thomas có gì

Page 131: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

không ổn nào?”

“Đủ thứ. Chẳng lẽ Cha không biết ở vùngnày phong trào chống cải đạo mạnh đếnmức nào sao? Một số nhà thờ đã bịphóng hỏa bởi những nhóm người quákhích bị thuyết phục rằng ở đó đang diễnra sự cải đạo theo Cơ đốc giáo với quymô lớn.”

“Nhưng đây đâu phải sự cải đạo.”

“Nào, thưa Cha, chúng tôi biết Chakhông có bất cứ động cơ sâu xa nào.Nhưng người ta đang đồn rằng Cha đãcải đạo cho một thằng bé Hindu.”

Page 132: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Nhưng làm thế nào các ông biết thằngbé đó theo đạo Hindu?”

“Điều đó chẳng quan trọng đối với bọnlưu manh đang dự định lục soát nhà thờcủa Cha vào ngày mai. Đó là lý do chúngtôi tới đây để giúp Cha. Để xoa dịu tìnhhình.”

“Vậy theo các ông tôi phải làm gì?”

“Chúng tôi nghĩ Cha nên đổi tên chothằng bé.”

“Đổi thành gì?”

Page 133: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Ồ... đặt cho nó một cái tên Hindu có lẽsẽ giải quyết được vấn đề đấy. Sao Chakhông đặt tên nó là Ram, theo tên củamột trong những vị thánh được mếnchuộng của chúng ta nhỉ?” Ông Sharmanói.

Ông Hidayatullah khẽ hắng giọng. “Xinlỗi, ông Sharma, chẳng phải chúng tađang thay thế một điều xấu bằng một điềuxấu khác hay sao? Tôi muốn nói, bằngchứng nào cho thấy thằng bé này sinh rađã là người Hindu? Nó có thể là ngườiđạo Hồi, các ông biết đấy. Tại sao lạikhông thể gọi nó là Mohammad nhỉ?”

Trong ba mươi phút tiếp theo ông

Page 134: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Sharma và ông Hidayatullah tranh luậnvề những điều hay tương ứng với cái tênRam và Mohammad. Cuối cùng, ChaTimothy đành đầu hàng. “Này, nếu việcđổi tên có thể khiến đám người đó khôngquấy rầy tôi, thì tôi sẽ làm. Các ông nghĩsao nếu tôi chấp nhận cả hai sự gợi ý củacác ông và đổi tên đứa bé thành RamMohammad Thomas? Cái tên đó sẽ làmhài lòng tất cả mọi người.” Thật may chotôi, ngày hôm đó ông Singh đã khôngđến.

Cha Timothy cao, trắng trẻo, rõ ràngđang ở độ tuổi trung niên. Ông có mộtngôi nhà lớn nằm trong khuôn viên nhàthờ với một khu vườn rộng đầy cây ănquả. Trong sáu năm sau đó, ông trở thành

Page 135: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

cha, mẹ, ông chủ, thầy giáo và linh mụccủa tôi, tất cả trong một. Nếu trong cuộcđời tôi có gì đó gần giống như là hạnhphúc, thì đó chính là quãng thời gian tôiở với ông.

Cha Timothy sinh ra ở miền Bắc nướcAnh, một nơi được gọi là York, nhưngông định cư ở Ấn Độ đã nhiều năm. Nhờông mà tôi biết đọc và biết nói thứ tiếngAnh chuẩn. Ông dạy tôi những chuyện kểcủa Mẹ Ngỗng và các bài hát ru. Tôithường ngâm nga bài “Ngôi sao nhỏ lấplánh, lấp lánh” và “Baa, baa, chú cừuđen” bằng cái giọng lạc điệu kinh khủng,góp phần, theo tôi nghĩ, mang đến choCha Timothy một sự giải trí thú vị giữa

Page 136: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

bộn bề công việc của một vị linh mục.

Sống trong địa phận nhà thờ, tôi cảm thấymình là một phần của một gia đình lớn.Ngoài Cha Timothy, trong nhà còn cóngười lão bộc trung thành Joseph, và bàGonzalves, người hầu gái, cũng sốngngay gần đó. Lại còn cả một đám trẻđường phố là con của những người thợhàn ống nước, thợ chữa giày, người quétdọn, thợ giặt, những người vốn sống ngaygần đó và không hề ngần ngại khi sửdụng đất đai của nhà thờ để chơi cricketvà chơi bóng đá. Cha Timothy kể cho tôibiết về cuộc đời của Chúa Jesus, vềAdam và Eva, còn gia đình mở rộng đómang đến cho tôi những kiến thức cơ bảnvề các tôn giáo khác. Tôi được biết về

Page 137: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Mahabharata và kinh Koran. Tôi đượcbiết về cuộc trốn chạy từ Mecca đếnMedina của Nhà Tiên tri Mohammed vàvề chuyện đốt xứ Lanka. Bethlehem vàAyodhya, thánh Peter và lễ hội hànhhương tới thánh địa Mecca, tất cả trởthành một phần trong quá trình trưởngthành của tôi.

Mặc dầu vậy, điều đó không có nghĩarằng tôi là một đứa trẻ sùng đạo đặc biệt.Tôi cũng giống như bất cứ đứa trẻ nàokhác với ba mối bận tâm chính: ăn, ngủvà chơi. Tôi dành nhiều buổi chiều chơivới những đứa trẻ hàng xóm cùng tranglứa, đuổi chim bắt bướm trong vườn củaCha Timothy. Trong khi người lão bộc

Page 138: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

già Joseph quét bụi cho những món đồ cổtrong phòng ăn, tôi lẻn ra ngoài, cố giậtmấy quả xoài chín dưới con mắt cảnhgiác của người làm vườn. Nếu bị bắt quảtang, tôi xỉ vả ông ta một thôi một hồibằng tiếng Hindu. Tôi thường nhảy nhótthỏa thích trong cơn mưa mùa, cố bắtnhững con cá nhỏ trong các vũng nướcmưa đục ngầu để rồi ho hắng và hắt hơikhiến Cha Timothy hoảng hồn. Tôithường chơi bóng đá với bọn trẻ đườngphố, về nhà với những vết trầy xước vàbầm tím, để rồi khóc ti tỉ suốt đêm.

Cha Timothy sống một cuộc sống tíchcực. Cha đi dạo hàng sáng, chơi golf,bóng rổ, tennis, đọc sách ngấu nghiến vàmỗi năm dành ba kỳ nghỉ để về thăm

Page 139: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

người mẹ già ở Anh. Ông cũng là mộtngười chơi violon điêu luyện. Hầu nhưtối nào ông cũng ngồi trong khu vườndưới ánh trăng chơi những giai điệu sâulắng nhất mà bạn có thể tưởng tượngđược. Và trong mùa mưa, cứ mỗi đêmtrời đổ mưa, tôi lại nghĩ rằng trời ngheđược những giai điệu buồn của ông màkhóc.

Tôi thích vào nhà thờ. Đó là một tòa nhàcổ xây năm 1878 với những ô cửa sổbằng kính màu và mái nhà bằng gỗ trôngrất đẹp mắt. Bàn thờ được chạm trổ rấtđẹp. Phía trên bàn thờ là cây thánh giálớn có các chữ cái INRI. Có tượng NữThánh Đồng Trinh, tượng Chúa Hài

Page 140: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Đồng và tượng của nhiều vị thánh khác.Các hàng ghế trong nhà thờ được làmbằng gỗ tếch, nhưng chúng chỉ được lấpđầy vào ngày Chủ nhật. Cha Timothythực hiện một bài thuyết giáo dài trênbục giảng kinh, còn tôi ngủ gà ngủ gậttrong suốt thời gian đó, chỉ tỉnh dậy khiCha ban cho mọi người nước thánh vàrượu vang. Tôi cũng thích nghe tiếng đànorgan và dàn đồng ca. Tôi thích nhữngquả trứng Phục sinh và cây thông Noel,những thứ mà, tiếc thay, mỗi năm chỉxuất hiện một lần, thích những đám cướitại nhà thờ, vốn được tổ chức vào tất cảcác mùa. Tôi thường chờ Cha Timothynói, “Và bây giờ con có thể hôn cô dâu.”Tôi luôn là người đầu tiên tung hoa giấy.

Page 141: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Quan hệ của tôi và Cha Timothy chưabao giờ được định nghĩa một cách chínhxác. Tôi chưa bao giờ xác định đượcmột cách rõ ràng tôi là người hầu hay làcon trai, là kẻ ăn bám hay người đượccưng chiều. Vậy nên trong những nămđầu đời, tôi sống trong ảo tưởng hạnhphúc rằng Cha Timothy là cha đẻ củamình. Nhưng dần dần tôi hiểu ra có gì đókhông ổn. Bởi một điều rằng, tất cảnhững người đi lễ sáng Chủ nhật đều gọiông là Cha và tôi lấy làm ngạc nhiênrằng sao ông là cha của nhiều người đếnthế, sao tôi có nhiều anh chị đến thế, màtất cả đều lớn hơn tôi nhiều. Tôi cũngcảm thấy khó hiểu trước cái thực tế ôngthì trắng mà tôi lại không. Vậy nên mộthôm tôi hỏi ông và ông đã đập tan cái thế

Page 142: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

giới ảo tưởng mà tôi vẫn sống trong đótừ trước cho tới lúc bấy giờ. Một cáchdịu dàng hết mức, ông giải thích cho tôihiểu rằng tôi là một đứa trẻ mồ côi bị mẹbỏ trong cái thùng quyên quần áo cũ củatrung tâm trẻ mồ côi thuộc nhà thờ StMary, và rằng đó là lý do ông trắng màtôi thì không. Đó là lần đầu tiên tôi hiểuđược sự khác biệt giữa cha và Cha. Vàđêm đó, lần đầu tiên, nước mắt tôi rơikhông phải vì nỗi đau thể xác.

Ngay khi hiểu ra mình không có quan hệhuyết thống với Cha Timothy và đượcsống trong nhà thờ chỉ nhờ lòng tốt củaông, tôi kiên quyết đền đáp, ít nhất mộtphần, cái ơn mà tôi nợ ông. Tôi bắt đầulàm những việc vặt cho ông, chẳng hạn

Page 143: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

mang quần áo từ rổ đựng đồ giặt tới máygiặt. Ngồi trước máy giặt, nhìn cái lồnggiặt quay tròn, quay tròn và tự hỏi khôngbiết làm thế nào mà quần áo khi ra khỏimáy giặt lại sạch một cách kỳ diệu đếnthế. Có hôm tôi còn cho cả những cuốnsách bụi bặm vào trong máy giặt. Rửabát đĩa ở bồn rửa trong bếp. Đánh vỡnhững chiếc đĩa sứ đẹp. Thái rau. Có lầnsuýt chặt đứt cả ngón tay.

Cha Timothy giới thiệu tôi với nhiềugiáo dân của ông. Tôi đã gặp bàBenedict, bà cụ ngày nào cũng đều đặnđi lễ mixa, ngay cả khi trời mưa hay mưađá, cho tới một hôm bà bị trượt ngã trênvỉa hè và chết vì bệnh viêm phổi. Tôi đã

Page 144: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

dự đám cưới của Jessica, người khócnhiều đến nỗi khiến cha mình lên cơn đautim. Có lần tôi được đưa tới dự bữa tràmặn tại nhà đại tá Waugh, Tùy viênQuốc phòng Australia tại Delhi, ngườidường như nói chuyện với Cha Timothyhoàn toàn bằng tiếng nước ngoài. Tôi đãtham gia một chuyến câu cá với ôngLawrence, ông này chẳng câu được concá nào liền mua một con cá hồi to từ chợcá để lừa dối vợ mình.

Tất cả những người tôi đã gặp không cógì ngoài những lời ca ngợi dành cho ChaTimothy. Họ nói ông là vị cha xứ tốt nhấtmà giáo khu này từng có. Tôi đã thấy ôngan ủi thân nhân của người chết, chăm sócngười ốm, cho người nghèo vay tiền,

Page 145: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

thậm chí ăn cơm cùng những người hủi.Ông có một nụ cười trên khuôn mặt dànhcho từng thành viên của giáo khu, có giảipháp cho mọi vấn đề, và một câu trích từkinh thánh cho mọi dịp - chào đời, lễ rửatội, lễ kiên tín, lễ ban thánh thể đầu tiên,kết hôn hoặc từ trần.

Hôm nay là ngày Chủ nhật và nhà thờchật kín người đến dự lễ mixa. Nhưnghôm nay Cha Timothy không đứng mộtmình phía sau bàn thờ. Bên cạnh ông cómột người nữa, cũng mặc áo thầy tu vàđeo dải cổ áo màu trắng. Ông ta trônggiống võ sĩ quyền Anh hơn là linh mục.Cha Timothy giới thiệu ông ta. “... Vàchúng ta rất vui mừng đón chào Cha John

Page 146: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Nhỏ, người đã gia nhập nhà thờ StJoseph với vai trò linh mục phụ tá. Nhưcác vị có thể thấy, Cha John trẻ hơn tôinhiều, và mặc dầu mới chỉ được phongchức ba năm trước nhưng Cha là ngườigiàu kinh nghiệm. Tôi chắc chắn ông ấycó thể hiểu rõ hơn các tín đồ trẻ tuổi,những người mà, như tôi biết, thường gọitôi sau lưng là ‘ông già cổ hủ’.” Giáođoàn cười khúc khích.

Tối đó, Cha Timothy mời Cha John ăntối. Theo đúng bổn phận thì Joseph làngười phục vụ họ, nhưng vì hăng háimuốn gây ấn tượng với Cha Timothy, tôiđã bê một bát xúp đầy từ bếp và loạngchoạng bước về phía bàn ăn. Đúng nhưnhững gì người ta có thể trông đợi ở một

Page 147: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đứa trẻ bảy tuổi không được rèn luyện,thay vì đặt bát xúp lên bàn, tôi đánh đổnguyên cả bát vào người Cha John. Ôngta đứng phắt dậy, và lời đầu tiên thoát rakhỏi miệng ông ta là “Mẹ kiếp!” ChaTimothy nhướn mày lên, nhưng ôngkhông nói gì.

Ba ngày sau Cha Timothy đi nghỉ ở Anh,để lại nhà thờ, và tôi, cho Cha John caiquản. Hai ngày sau tôi gặp ông ta khi ôngta đang bước xuống từ dãy cầu thangtrong nhà thờ.

“Chào Cha,” tôi nói một cách lịch sự.

Page 148: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Cha John nhìn tôi vẻ khinh bỉ. “Mi chínhlà thằng nhỏ mồ côi ngu đần hôm trướcđã đổ xúp vào người ta! Trong lúc ChaTimothy đi vắng, tốt hơn mi nên cư xửcho phải phép. Ta sẽ theo dõi mi thật sátsao đấy.”

Joseph bảo tôi mang một ly sữa tớiphòng Cha John. Ông ta đang xem phimchiếu trên vô tuyến. Ông ta mời tôi vào.“Vào đi, Thomas. Mi có muốn xem bộphim này với ta không?” Tôi nhìn lênmàn hình. Đó là một bộ phim Anh - nóivề các linh mục, tôi nghĩ vậy, bởi vì tôithấy một linh mục mặc áo thầy tu màuđen đang nói chuyện với một linh mụcmặc áo thầy tu màu trắng. Tôi nhẹ cảngười khi thấy Cha John thích xem những

Page 149: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

bộ phim tôn giáo có nội dung lành mạnh.Nhưng cảnh tiếp theo khiến sống lưng tôiớn lạnh, bởi vì nó chiếu cảnh một đứacon gái, trạc tuổi tôi, đang ngồi trêngiường. Có vẻ như nó không phải mộtđứa con gái bình thường, vì vẻ mặt nó rấtngộ và mắt nó lia láo nhìn khắp xungquanh. Vị linh mục mặc áo đen bước vàophòng nó với một cây thánh giá trên tay.Ông ta chĩa cây thánh giá về phía đứacon gái và nó bắt đầu tuôn ra thứ ngônngữ tục tĩu nhất mà tôi từng nghe, và nónói bằng cái giọng khàn khàn của mộtngười đàn ông trưởng thành. Tôi lấyngón tay bịt tai, vì Cha Timothy đã dạytôi không nên nghe những lời tục tĩu nhưvậy. Bỗng nhiên đứa con gái ngừng nói.Nó bắt đầu cười khanh khách như một

Page 150: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

con điên. Sau đó nó mở miệng và mộtthứ chất lỏng màu xanh lá cây nhớp nhápđược phun ra từ miệng nó nhằm vàongười vị linh mục như dòng nước phunra từ vòi tưới cây. Tôi cảm thấy buồnnôn. Tôi không thể xem thêm được nữavà chạy về phòng mình. Tôi nghe thấyCha John cười ré lên. “Quay lại đây,thằng nhóc mồ côi ngu đần, đó chỉ làphim thôi mà,” ông ta gọi.

Đêm đó tôi mơ thấy ác mộng.

Ba ngày sau tôi đi chợ với Joseph.Chúng tôi mua thịt, trứng, rau và bột.Chiều muộn hôm đó, trên đường quay trởvề nhà thờ, tôi nghe thấy tiếng xe gắn

Page 151: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

máy ở phía sau. Tôi chưa kịp ngoái lạinhìn thì người lái xe gắn máy đã ở ngaysát chúng tôi. Ông ta phát vào đầu tôi rồiphóng vù đi, làm bụi cuộn lên mù mịt.Tôi chỉ kịp nhìn thấy phía sau ông ta.Ông ta có vẻ là người to béo, mặc áokhoác da và quần bó màu đen, đèo mộtngười đàn ông ăn mặc y hệt như thế ởđằng sau. Tôi không biết tại sao ngườilái xe gắn máy đó lại đánh vào đầu tôi.Tôi không hề nghĩ người đó lại là ChaJohn. Suy cho cùng, tôi chỉ là một thằngnhóc mồ côi ngu đần mà thôi.

Một tuần sau tôi phải chuyển một số bứcthư cho Cha John, nhưng lúc đó ông tađang tắm. “Cứ để thư ở bàn,” ông ta quátvọng ra từ phòng tắm. Khi sắp ra khỏi

Page 152: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

phòng, tôi chợt nhìn thấy thứ gì đó thò ratừ dưới tấm đệm của ông ta. Tôi nhìn kỹhơn. Đó là một cuốn tạp chí. Tôi kéo nóra. Rồi tôi phát hiện ra một tập tạp chí ởdưới đệm. Chúng không dày nhưng đềucó bìa bóng loáng trông khá đẹp. Chúngcó những cái tên lạ lùng như Cuộc diễuhành vui vẻ, Ra ngoài và Sức mạnh vuivẻ[3]. Nhưng những người đàn ông trênbìa tạp chí trông không có vẻ hạnh phúcvà vui vẻ cho lắm. Tất cả bọn họ đềulông lá và trần truồng. Tôi vội để nhữngcuốn tạp chí đó xuống dưới tấm đệm nhưcũ. Tôi sắp rời khỏi phòng thì Cha Johntừ phòng tắm bước ra. Ông ta quấn mộtchiếc khăn tắm quanh thắt lưng. Nhưngngực ông ta chằng chịt những hình xămkỳ lạ bằng mực đen và trên hai cánh tay

Page 153: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

ông ta có hình những con rắn. “Mày làmgì ở đây hả?” ông ta mắng tôi. “Cútngay!”

Tôi không biết tại sao Cha John lại cónhững hình vẽ kỳ lạ đó trên người và tạisao ông ta lại giấu những cuốn tạp chí đódưới đệm. Tôi chỉ là một thằng nhóc mồcôi đần độn.

Tôi thường nhìn thấy những người đànông trẻ trông khá lạ tới nhà thờ vào buổitối và tìm đến phòng của Cha John.Khách khứa cũng từng đến gặp ChaTimothy, đôi khi vào những giờ khuyakhoắt, nhưng họ chưa bao giờ đến bằngxe mô tô, mặc áo khoác da và đeo những

Page 154: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

sợi dây chuyền to tướng. Tôi quyết địnhbám theo một người khách đến phòngCha John. Anh ta gõ cửa, bước vào trongphòng và Cha John đóng cửa lại. Tôinhòm qua lỗ khóa nhỏ. Tôi biết mìnhđang làm một việc xấu, nhưng tôi khôngđừng được vì tò mò. Qua lỗ khóa tôinhìn thấy Cha John và người thanh niênmặc áo da kia đang ngồi trên giường.Cha John mở ngăn kéo và lấy ra một cáitúi ni lông đựng thứ bột trắng gì đó. Ôngta rắc một lớp bột mỏng lên mu bàn taytrái. Rồi ông ta làm y như thế lên bàn taytrái của người bạn. Cả hai cúi mặt xuốngchỗ bột và hít vào thật sâu. Chỗ bột trắngđó dường như biến vào trong mũi họ.Cha John cười phá lên như đứa con gáiđiên trong phim. Bạn ông ta nói, “Thứ

Page 155: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

này tốt đấy, ông bạn! Cách này quá tốtđối với một linh mục. Làm thế nào màlúc đầu ông có thể vào được cái nhà thờchết tiệt này thế?”

Cha John lại cười. “Tôi thích bộ này,”ông ta nói và đứng dậy khỏi giường.“Làm đi,” ông ta nói với bạn mình vàđưa tay ra. Tôi vội rút lui.

Tôi không biết tại sao Cha John lại hítthứ bột trắng mịn đó vào mũi. Nhưng khiđó tôi cũng chỉ là một thằng nhóc mồ côingu đần mà thôi.

Cha Timothy cuối cùng cũng trở về sau

Page 156: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

kỳ nghỉ ở Anh và tôi vui mừng được gặplại ông. Tôi gần như chắc chắn ông đãnghe được nhiều lời phàn nàn về ChaJohn, bởi vì chỉ hai ngày sau khi ông trởvề họ đã tranh luận gay gắt trong thưphòng. Cha John lao ra khỏi phòng trongcơn giận dữ.

Lễ Phục sinh đã kết thúc. Tất cả nhữngquả trứng Phục sinh của tôi đã bị ăn hết.Và bà Gonzalves, bà giúp việc, đangcười thầm.

“Có chuyện gì vậy, bà Gonzalves?” tôihỏi bà.

Page 157: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Cậu không biết à?” bà ấy thì thầm vẻ bímật. “Joseph bắt gặp Cha John ở trongnhà thờ cùng với một người đàn ôngkhác. Nhưng chớ nói với ai nhé, và đừngcó hở ra một lời nào với Cha Timothy,nếu không sẽ có rắc rối lớn đấy.”

Tôi không hiểu. Cha John ở cùng mộtngười đàn ông khác trong nhà thờ thì cógì không ổn chứ? Cha Timothy lúc nàochẳng ở cùng với những người đàn ôngkhác trong nhà thờ. Chẳng hạn như khiông nghe xưng tội.

Hôm nay, lần đầu tiên, tôi ở trong phòngxưng tội.

Page 158: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Nào, con trai của ta, con đến để nói vớita điều gì?” Cha Timothy hỏi.

“Là con đây, thưa Cha.”

Cha Timothy suýt nhảy ra khỏi ghế củamình. “Con làm gì ở đây, Thomas?Chẳng phải ta đã bảo con rằng đây khôngphải chuyện đùa sao?”

“Con đến để xưng tội, thưa Cha. Con cótội.”

“Thật ư?” Cha Timothy dịu đi. “Con đãlàm gì sai?”

Page 159: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Con đã lén nhìn vào phòng Cha Johnqua lỗ khóa. Và con đã nhìn những thứcủa ông ấy mà không được ông ấy chophép.”

“Được rồi, con trai. Ta không nghĩ tamuốn nghe kể về chuyện đó.”

“Không, Cha nhất định phải nghe, thưaCha,” tôi nói và bắt đầu kể cho ông nghevề những cuốn tạp chí để dưới đệm,những hình xăm trên người, những vịkhách mặc áo da đến vào ban đêm, vàchuyện ông ta hít thứ bột mịn đó.

Tối hôm ấy trong thư phòng diễn ra một

Page 160: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

cuộc tranh cãi kịch liệt hơn bao giờ hếtgiữa hai vị linh mục. Tôi ở ngoài cửalắng nghe. Có nhiều tiếng quát tháo. ChaTimothy kết thúc cuộc tranh cãi bằngviệc dọa tố cáo Cha John với giám mục.“Tôi là một linh mục,” ông nói. “Và làmột linh mục, ông phải mang trên ngườimột gánh nặng lớn lao. Nếu không thểlàm được điều đó thì ông hãy quay trởlại trường dòng đi.”

Sáng nay một khách du lịch ba lô ngườiAnh nhân dịp qua Delhi đã ghé vào nhàthờ và Cha Timothy phát hiện ra anh ấycũng là người xứ York. Vậy là ông đưaanh ấy về nhà và cho phép ở lại đó ítngày. Ông giới thiệu anh ấy với tôi, “Ian,hãy gặp Thomas, người sống cùng chúng

Page 161: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

ta ở đây. Thomas, đây là Ian. Con có biếtcậu ấy cũng là người xứ York không?Con luôn hỏi ta về quê hương của ta; giờcon có thể hỏi cậu ấy.”

Tôi thích Ian. Anh ấy khoảng mười lămmười sáu tuổi. Anh ấy có nước da trắngtrẻo, đôi mắt xanh và mái tóc vàng hoe.Anh ấy cho tôi xem những tấm ảnh chụpthành phố York. Tôi nhìn thấy một nhàthờ lớn. “Nó được gọi là Thánh đườngYork,” anh ấy nói. Anh ấy cho tôi xemảnh chụp những khu vườn, các bảo tàngvà công viên.

“Anh đã gặp mẹ của Cha Timothy chưa?Bà ấy cũng sống ở York đấy,” tôi hỏi anh

Page 162: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

ấy.

“Chưa. Nhưng khi nào trở về tôi sẽ gặp,vì giờ tôi đã có địa chỉ của bà ấy rồi.”

“Thế còn mẹ anh thì sao? Bà ấy cũngsống ở York chứ?”

“Bà ấy đã từng sống ở đó. Nhưng bà chếtcách đây mười năm rồi. Một người lái xemô tô đã đâm vào bà ấy.” Anh lấy mộttấm ảnh của mẹ mình từ trong ví ra vàđưa cho tôi xem. Bà ấy có nước da trắng,đôi mắt xanh và mái tóc vàng hoe.

Page 163: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Vậy tại sao anh đến Ấn Độ?” tôi hỏianh.

“Để gặp bố tôi.”

“Bố anh làm nghề gì?”

Ian ngập ngừng một lúc. “Bố tôi dạy họctại một trường Công giáo ở Dehradun.”

“Sao anh không sống ở Dehradun luôn?”

“Bởi vì tôi đang học ở York.”

Page 164: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Vậy tại sao bố anh không sống cùng anhở York?”

“Có nhiều lý do. Nhưng cứ ba năm ôngấy lại về thăm tôi một lần. Lần này tôiquyết định đến Ấn Độ thăm ông ấy.”

“Anh có yêu bố không?”

“Có, yêu nhiều lắm.”

“Anh có mong ước bố anh sống với anhmãi mãi không?”

“Có. Thế còn bố cậu thì sao? Ông ấy làm

Page 165: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nghề gì?”

“Em không có bố. Em là một thằng nhócmồ côi ngu đần.”

Ba ngày sau, Cha Timothy mời Cha Johnđến ăn tối với Ian. Họ ăn uống trò chuyệntới khuya và Cha Timothy thậm chí cònchơi violon nữa. Quá nửa đêm một chút,Cha John ra về, nhưng Cha Timothy vàIan thì vẫn tiếp tục nói chuyện với nhau.Tôi nằm trên giường, lắng nghe tiếngcười vọng tới qua ô cửa sổ mở. Tôi khóngủ.

Đêm đó trăng sáng và gió thổi mạnh.

Page 166: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Những cây khuynh diệp trong khuôn viênnhà thờ đung đưa, những cánh lá xào xạctrong gió. Tôi buồn đi vệ sinh nên trởdậy. Trên đường đến phòng vệ sinh, tôinhìn thấy ánh đèn trong phòng Cha John.Tôi cũng nghe thấy những tiếng độngtrong đó. Tôi rón rén đi tới cửa phòng.Cửa đóng, vì vậy tôi nhìn qua lỗ khóa.Những gì tôi nhìn thấy trong đó thật đángsợ. Ian bị đè xuống bàn và Cha Johnđang cưỡi trên người anh ấy. Xà rôngcủa ông ta tụt xuống tận chân. Tôi bối rốitột độ. Có thể tôi đúng là một thằng nhócmồ côi ngu đần, nhưng tôi biết có gì đókhông ổn. Tôi chạy tới chỗ Cha Timothylúc này vẫn đang say ngủ. “Dậy đi, Chaơi! Cha John đang làm chuyện tồi tệ vớiIan!” tôi kêu lên.

Page 167: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Với ai? Với Ian ư?” Cha Timothy tỉnhngay lập tức. Cả hai chúng tôi chạy tớiphòng Cha John và Cha Timothy xộc vàotrong. Ông nhìn thấy những gì tôi đã thấy.Mặt ông tái nhợt đến nỗi tôi nghĩ ông sắpngất đến nơi. Ông bám lấy cánh cửa đểkhỏi khuỵu xuống. Rồi mặt ông đỏ bừngvì giận dữ. Ông gần như sùi cả bọt mép.Tôi hoảng sợ. Trước đây tôi chưa baogiờ thấy ông giận dữ đến thế. “Ian, vềphòng đi,” ông quát. “Cả con nữa,Thomas.”

Tôi làm như ông bảo, thậm chí còn thấyhoang mang hơn cả lúc trước.

Sáng hôm sau tôi bị đánh thức từ sớm

Page 168: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

bởi hai tiếng súng từ phía nhà thờ vọngtới. Ngay lập tức, tôi cảm thấy có chuyệnchẳng lành. Tôi chạy tới nhà thờ vàchứng kiến một cảnh tượng khiến tôi rúngđộng tận tâm can. Cha Timothy nằmtrong một vũng máu gần bàn thờ, ngayphía dưới tượng Chúa Jesus bị đóng đinhcâu rút. Ông mặc áo thầy tu, trông nhưthể đang quỳ cầu nguyện. Cách chỗ ôngchừng mười bước chân, thi thể của ChaJohn nằm đó, máu me be bét. Có vẻ nhưđầu ông ta bị vỡ, vài mẩu óc dính trênnhững chiếc ghế dài. Ông ta mặc áo da.Trên cánh tay ông ta có hình những conrắn đen. Tay phải ông ta nắm chặt mộtkhẩu súng ngắn.

Tôi nhìn cảnh tượng đó, cảm thấy hơi thở

Page 169: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

của mình nghẹt lại trong cổ. Tôi thét lên.Đó là một tiếng thét xé tai, tựa như mộtviên đạn phá tan sự tĩnh lặng của buổisáng. Nó làm mấy con quạ đậu trênnhững cây khuynh diệp hoảng sợ bay đi.Nó khiến Joseph đang lau đồ trang trítrong phòng ăn phải dừng lại nghe ngóng.Nó thúc ép bà Gonzalves phải tắm vộitắm vàng. Và nó đánh thức Ian, khiến anhấy chạy vội vào trong nhà thờ.

Tôi gục xuống người Cha Timothy khócnhư một đứa trẻ tám tuổi khóc khi nó mấtđi tất cả mọi thứ trong đời. Ian đến ngồixuống bên tôi. Anh ấy nhìn thi thể củaCha Timothy và cũng òa khóc. Chúng tôinắm tay nhau cùng khóc suốt gần ba tiếng

Page 170: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đồng hồ, cứ thế khóc thậm chí sau khichiếc xe jeep gắn đèn đỏ nhấp nháy củacảnh sát tới, thậm chí sau khi người bácsĩ mặc áo choàng trắng cùng xe cứuthương tới, thậm chí sau khi họ phủ vảitrắng lên các thi thể, thậm chí sau khi họkhênh những thi hài ấy lên xe cứuthương, thậm chí sau khi Joseph và bàGonzalves đưa chúng tôi về nhà và cốhết sức an ủi chúng tôi.

Sau đó, rất lâu sau đó, Ian hỏi tôi, “Tạisao em lại khóc nhiều như thế, Thomas?”

“Bởi vì ngày hôm nay em thực sự trởthành một đứa trẻ mồ côi rồi,” tôi trả lời.“Ông ấy là cha em. Cũng giống như ông

Page 171: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

ấy là Cha của tất cả những người đến nhàthờ này. Nhưng tại sao anh khóc? Anhkhóc bởi vì những gì anh đã làm với ChaJohn ư?”

“Không, anh khóc vì anh cũng đã mất tấtcả. Anh cũng đã trở thành một đứa trẻ mồcôi như em.”

“Nhưng cha anh còn sống kia mà. Ông ấyở Dehradun mà,” tôi kêu lên.

“Không. Đó là một lời nói dối.” Anh ấylại bắt đầu nức nở. “Giờ anh có thể choem biết sự thật. Cha Timothy Francis cóthể là Cha của em, nhưng ông ấy là cha

Page 172: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

anh.”

Vẻ mặt Smita đượm buồn. “Đúng là mộtcâu chuyện thương tâm,” cô ấy nói. “Giờtôi đã hiểu Cha Timothy muốn nói gì khiông ấy đề cập đến gánh nặng của mộtlinh mục. Thật ngạc nhiên rằng trong từngấy năm ông ấy đã sống một cuộc đời kép,vừa là linh mục vừa là một người đànông đã bí mật có vợ có con. Vậy cuốicùng chuyện gì đã xảy ra với Ian?”

“Tôi không biết. Anh ấy trở về Anh. Vớimột ông chú, tôi nghĩ vậy.”

“Còn cậu?”

Page 173: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Tôi bị đưa vào Trung tâm giáo dưỡngdành cho trẻ vị thành niên.”

“Tôi hiểu rồi. Giờ hãy cho tôi biết vềcâu hỏi thứ hai nào,” Smita nói và nhấnnút “Play” trên chiếc điều khiển từ xa.

Chúng tôi vẫn đang trong khoảng thờigian nghỉ giải lao dành cho quảng cáo.

Prem Kumar rướn người về phía trướcvà nói thầm với tôi, “Để tôi nói cho cậubiết câu hỏi tiếp theo là gì. Tôi sẽ hỏicậu FBI là chữ viết tắt của cái gì. Cậu đãbao giờ nghe nói về tổ chức này chưa?”

Page 174: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Chưa.” Tôi lắc đầu.

Anh ta nhăn mặt. “Tôi biết mà. Này,chúng tôi muốn cậu giành thêm một íttiền nữa. Tôi có thể thay câu hỏi nàybằng một câu hỏi khác. Mau nói cho tôibiết có chữ viết tắt nào quen thuộc đốivới cậu không?”

Tôi nghĩ một lát rồi trả lời. “Tôi khôngbiết về FBI nhưng tôi biết INRI.”

“Đó là gì vậy?”

“Nó được viết trên đỉnh cây thánh giá.”

Page 175: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Ồ! Được rồi, để tôi kiểm tra ngân hàngdữ liệu của mình đã.”

Giờ giải lao đã hết. Nhạc hiệu nổi lên.

Prem Kumar quay sang tôi. “Anh RamMohammad Thomas, tôi thật tò mò vềtôn giáo của anh. Trong tên của anhdường như bao hàm mọi tôn giáo. Hãycho tôi biết, anh đi đâu để cầu nguyện?”

“Người ta cứ nhất thiết phải đến mộtngôi đền, một nhà thờ hay một thánhđường để cầu nguyện sao? Tôi tin vàonhững gì Kabir nói. Hari ở phía Đông,Allah ở phía Tây. Hãy nhìn vào trái tim

Page 176: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

của bạn và trong đó bạn có thể tìm thấycả Ram lẫn Karim.”

“Anh nói rất hay, anh Thomas ạ. Có vẻnhư anh là một người thông thạo mọi tôngiáo. Nếu như vậy thật thì câu hỏi thứ haicó lẽ sẽ không khó đối với anh. OK, vàđây là câu hỏi số hai, câu hỏi giành hainghìn rupi. Dãy chữ cái nào trong nhữngdãy chữ cái sau đây thường được khắctrên cây thánh giá? Đó là a) IRNI, b)INRI, c) RINI hay d) NIRI? Câu hỏi nhưvậy đã rõ ràng chưa, anh Thomas?”

“Rồi,” tôi đáp.

Page 177: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“OK. Vậy chúng ta hãy nghe câu trả lờicủa anh.”

“Câu trả lời là B. INRI.”

“Anh hoàn toàn chắc chắn một trăm phầntrăm chứ?”

“Vâng.”

Tiếng trống dồn nổi lên. Câu trả lời đúngnhấp nháy trên màn hình.

“Hoàn toàn đúng một trăm phần trăm!Anh vừa giành được hai nghìn rupi.”

Page 178: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Amen,” tôi nói.

[3] 3. Trong tiếng Anh, từ 'gay' có nghĩalà vui vẻ, nhưng cũng có nghĩa là ngườiđồng tính.

Page 179: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

LỜI HỨA CỦAMỘT NGƯỜI EM

TRAI

Page 180: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Trước khi đưa ra một quyết địnhbạn nên xem xét mọi khía cạnh củavấn đề. Phải dành ra một hướngthoát trong trường hợp khẩn cấp.Những người hàng xóm mới sẽmang đến sự khích lệ. Một vấn đềnhỏ sẽ xảy ra tại tư gia, nhưng bạnsẽ giải quyết một cách nhanh chóngvà ổn thỏa. Đừng đưa ra lời khuyênkhôn ngoan trừ khi bạn được yêucầu thật sự.

Đó là những gì lá số tử vi hàng ngày trênt ờ Maharashtra Times hôm nay báotrước cho những người thuộc cung MaKết như tôi, những người sinh vào tuầncuối cùng của tháng Mười hai.

Page 181: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Tôi không đọc tờ Maharashtra Times.Thật ra, tôi không đọc bất cứ tờ báo nào.Nhưng đôi khi tôi chôm chỉa một tờ báotừ thùng chứa giấy lộn của ông Barve.Nó có ích khi nhóm lửa trong bếp, vàthỉnh thoảng, vào những lúc chẳng cóviệc gì để làm, tôi ngồi lật những trangbáo trước khi chúng biến thành tro đểgiết thời gian.

Tôi cũng chẳng tin vào những lá số tử vi.Nếu tôi tin thì theo tiên đoán của PanditRamashankar Shastri, tôi chẳng còn sốngđến giờ. Nhưng lá số tử vi dành cho ngàyhôm nay có vẻ chứa đựng một hạt nhânsự thật. Những hàng xóm mới của chúngtôi sắp chuyển tới gian phòng bên cạnhvà đúng là có một vấn đề nhỏ xảy ra tại

Page 182: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nơi ở của chúng tôi.

Chúng tôi vừa đi xem phim ở rạp RegalTalkies về và Salim vẫn đang giận tímngười. Cậu ấy giật xuống tất cả nhữngtấm áp phích có hình Armaan Ali vốn đãtrang trí cho các bức tường trong cănphòng nhỏ bé của chúng tôi gần ba nămqua. Tấm áp phích có hình Armaan mặcáo khoác da bị xé thành nhiều mảnh. Tấmcó hình Armaan cưỡi mô tô bị dao đâmnhiều nhát. Tấm có hình Armaan mặc áohở cúc, để lộ vầng ngực trần đầy lông,giờ nằm trong thùng rác. Tấm có hìnhArmaan cầm súng bị cắt thành nhiềumảnh nhỏ và cả Armaan lẫn con ngựacủa anh ta đều bị nướng trong đống lửa.

Page 183: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Khi những tấm áp phích bị lột đi rồi, cănphòng của chúng tôi, với hai chiếcgiường chỏng chơ, bỗng nhiên trôngtrống trải hơn trước, và những mảng tróclở trên bức tường quét vôi trắng giờkhông còn được che đi nữa.

Mặc dầu lá số tử vi ngày hôm nay đãcảnh báo, tôi không tài nào nhịn được màvẫn đưa ra mấy lời khuyên khôn ngoandành cho Salim. “Giờ thì cậu hiểu sựđúng đắn của những gì tớ đã nói với cậumười tháng trước, khi cậu cứ cố hàn gắnquan hệ giữa Armaan và Urvashi rồichứ? Tớ đã bảo cậu đừng có nhúng mũivào chuyện của người khác hoặc biến rắcrối của người khác thành của mình. Hãynhớ lấy chuyện này mà làm bài học cho

Page 184: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

tương lai.”

Salim sưng sỉa mặt mày nghe tôi nóitrong khi giậm mạnh chân lên tấm ápphích có hình Armaan ở bể bơi cùng vớimột đám người đẹp.

Tôi nghe thấy tiếng bước chân và tiếngngười nói ở bên ngoài căn phòng. Có vẻnhư những người thuê phòng mới cuốicùng cũng đang chuyển tới căn phòng bêncạnh. Tôi cảm thấy phấn khích. Gặp gỡngười mới bao giờ chẳng vui. Tôi hyvọng những người mới đến có con traitầm tuổi tôi. Putul và Dhyanesh là nhữngngười bạn tốt, nhưng hiếm khi họ đượcbố mẹ cho phép đến chơi với tôi vào

Page 185: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Chủ nhật, ngày duy nhất tôi không phải đilàm. Ajay, một đứa hay khoe khoang,cũng thường làm tôi phát cáu. Khi tôi nóivới nó tôi đã xin vào làm ở một xưởngđúc, nó đã chế giễu tôi trước cả khu. Tôibiết làm việc ở một xưởng đúc không thúvị bằng một nửa làm việc cho một ngôisao điện ảnh, nhưng chí ít cũng còn hơnlà lang thang đầu đường xó chợ.

Sau thời gian làm việc cho nữ diễn viênNeelima Kumari, sống trong căn hộ củacô ấy, tôi đã gần như quên cuộc sống ởkhu chawl[4]. Với một lô xích xôngnhững căn hộ một phòng và các cư dânthuộc tầng lớp hạ lưu, mỗi khu chawl làmột cái nách hôi hám của Mumbai.

Page 186: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Người sống ở đây chỉ khá hơn chút xíuso với người sống ở các khu ổ chuột nhưkhu Dharavi. Như ông Barve có lần nóivới tôi, những người giàu sống trong cáccăn hộ bốn phòng ngủ được ốp đá cẩmthạch và đá granit, họ sướng. Nhữngngười thuộc các khu ổ chuột sống trongnhững cái lều rách nát, bẩn thỉu, họ khổ.Và chúng tôi, những người sống ở cáckhu chawl chật chội, chúng tôi chỉ sốngmột cách thuần túy.

Sống ở chawl cũng có những cái lợi nhấtđịnh. Những gì xảy ra với NeelimaKumari không bao giờ xảy ra ở đây, bởivì ở chawl mọi người đều biết mọichuyện đang diễn ra. Tất cả các cư dânđều có một mái nhà chung trên đầu và

Page 187: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

một nơi chung để mọi người ỉa đái tắmgội. Cư dân ở khu chawl không gặp nhautrong những buổi hội họp mà phải gặpnhau trong khi đứng xếp hàng bên ngoàinhà vệ sinh công cộng. Quả thực, ngườita đồn rằng ông Gokhal đã gặp bàGokhal trong khi họ đứng đợi bên ngoàinhà xí và đã phải lòng nhau. Họ cướinhau trong vòng một tháng.

Không có cơ hội cho tôi phải lòng mộtcô gái nào trong chawl. Cô nào cũng béovà xấu xí, không mảy may giống nữ diễnviên Priya Kapoor mà tôi mến mộ.Ngoài ra, tất cả bọn họ đều thích nhữngthứ vớ vẩn như búp bê và không biếtchơi bất cứ trò chơi tao nhã nào như đấm

Page 188: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

bốc hay kabaddi. Không phải tôi cónhiều thời gian để chơi những trò đó. Cảngày tôi làm việc ở xưởng đúc, tới sáugiờ tối mới về. Và nấu kim loại là mộtcông việc cực nhọc. Hơi nóng bốc ra từsắt nung chảy làm bạn ngạt thở và mắtbạn thường bị ngọn lửa vàng rực làm lòađi.

“Thomas!” Tôi nghe thấy tiếng ngườigọi. Đó là ông Ramakrishna, người quảnlý của khu chawl, đang gọi tôi. Ông ấy làmột người rất quan trọng. Chúng tôi tìmđến ông Ramakrishna bất cứ khi nàobóng đèn bị hỏng hay áp suất nước ở chỗchúng tôi quá thấp. Chúng tôi van xinông Ramakrishna khi chúng tôi không đủtiền để trả tiền thuê phòng hàng tháng.

Page 189: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Chúng tôi bám nhằng nhẵng theo ôngRamaskrishna để xin ông ấy cho sửa mộtđoạn thanh chắn cầu thang bằng gỗ dẫnlên tầng hai đã ọp ẹp, lung lay và tồn tạinhư một hiểm họa.

Tôi ra khỏi phòng và thấy ôngRamakrishna đang đứng với một ngườiđàn ông trung tuổi người thấp có vẻ mặtnhăn nhó như thể bị táo bón quá lâu.“Thomas, đến gặp ông Shantaram đi.Ông ấy là người mới tới thuê nhà, sẽ ởcạnh phòng các cậu đấy. Tôi đã nói vớiông Shantaram rằng cậu là một chàng trairất có trách nhiệm, vậy hãy giúp ông bàấy và cô con gái ổn định chỗ ở nhé. OK,ông Shantaram, giờ tôi phải đi rồi.”

Page 190: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Ôi, không,” tôi thầm nghĩ. “Không cócon trai.” Tôi tìm cách ngó xem vợ vàcon gái ông ta thế nào nhưng chỉ nhìnthấy loáng thoáng một người đàn bà tóchoa râm và một cô gái, lớn tuổi hơn tôi,có mái tóc đen dài buộc lại sau lưng,đang ngồi trên giường. Shantaram nhìnthấy tôi đang ngó vào căn hộ của ông taliền đóng ngay cửa lại.

“Ông làm nghề gì?” tôi hỏi Shantaram.

“Tôi là nhà khoa học, một nhà thiên vănhọc. Cậu không hiểu được đâu. Nhưngthời gian gần đây tôi đang nghỉ. Giờ tôilàm quản lý bán hàng cho một phòngtrưng bày của hãng Vimal. Căn phòng

Page 191: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chúng tôi thuê ở đây chỉ là sự sắp xếptạm thời thôi. Chẳng bao lâu nữa chúngtôi sẽ chuyển tới một căn hộ sang trọng ởNariman Point.”

Tôi biết ông Shantaram đang nói dối.Những người có đủ tiền để sống ởNariman Point chẳng bao giờ chịu ởtrong những khu chawl, cho dù chỉ là ởtạm thời.

Tường của các căn phòng ở khu chawlrất mỏng. Nếu bạn áp tai vào bức tườngngăn giữa hai phòng và tập trung hếtmức, hoặc thậm chí tốt hơn, nếu bạn đặtmột cái cốc bằng kim loại lên tường vàáp tai vào nó, bạn có thể nghe thấy gần

Page 192: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

như mọi thứ đang diễn ra ở phòng bêncạnh. Salim và tôi thường làm thế vớihàng xóm ở bên trái, vốn có phòng nốiliền với tường bếp của chúng tôi. Ông bàBapat giờ đây không còn là một cặp vợchồng trẻ nữa. Người ta đồn rằng ôngBapat thường xuyên đánh vợ, nhưng rõràng đêm đến họ lại làm lành với nhaubởi vì Salim và tôi thường nghe thấytiếng thở gấp gáp và hổn hển, những tiếngrên “ooh” và “aah” của họ, và chúng tôicười rúc rích.

Tôi chỉnh cái cốc bằng thép không gỉ chonó ép sát vào bức tường nối liền vớiphòng ông Shantaram rồi áp tai vào đó.Tôi có thể nghe thấy tiếng ôngShantaram.

Page 193: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Chỗ này không hơn gì một cái hố đen.Nó hoàn toàn không xứng với phẩm giácủa tôi, nhưng vì hai mẹ con bà, tôi sẽchịu đựng sự bẽ mặt này cho tới khi tìmđược công việc phù hợp. Nghe đây, tôikhông muốn bất cứ thằng khố rách áo ômnào bước vào nhà này. Có trời mới biếtbọn chúng đến từ nơi dơ dáy nào. Có haithằng như thế ở ngay bên phải chúng tađấy. Tôi nghĩ chúng là những thằng bấtlương bậc nhất. Và Gudiya này, nếu bốmà thấy con nói chuyện với bất cứ thằngcon trai nào trong khu chawl thì con sẽphải nhận những nhát quật bằng chiếcthắt lưng da của bố đấy, hiểu chưa?” ôngta đe dọa. Tôi sợ hãi đánh rơi cả cốc.

Page 194: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Suốt hai tuần tiếp theo tôi hầu như khôngnhìn thấy Shantaram và tuyệt đối khôngtrông thấy vợ và con gái ông ta. Hàngngày cô con gái có lẽ đi học ở trường đạihọc, nhưng khi tôi ở xưởng đúc về thì chịấy đã yên vị trong nhà và cánh cửa luônluôn đóng chặt.

Salim thậm chí không nhận thấy chúng tôicó hàng xóm mới. Với công việc đi đưacơm hộp của mình, cậu ấy hầu như khôngcó lấy một chút thời gian rỗi. Cậu ấythức dậy lúc bảy giờ sáng và thay quầnáo. Cậu ấy mặc sơ mi thụng trắng, quấnxà rông dệt bằng vải cotton và đội chiếcmũ Nehru màu trắng. Chiếc mũ đó là dấuhiệu nhận dạng của tất cả những ngườilàm công việc đi đưa cơm ở Mumbai, và

Page 195: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

có tới gần năm nghìn người cả thảy.Trong hai giờ tiếp theo cậu ấy sẽ đếnkhoảng hai mươi lăm căn hộ để gom cáchộp thức ăn trưa nấu tại gia đình. Sau đócậu ấy mang chúng tới ga tàu địa phươngGhatkopar. Tại đây các hộp thức ănđược phân loại theo đích đến của chúng,mỗi hộp được đánh dấu mã quy ướcbằng các chấm màu, nét gạch ngang gạchchéo trên nắp hộp, và sau đó được chấtlên những chuyến tàu đặc biệt để đếnđúng giờ ăn trưa sẽ chuyển tới cho cácnhân viên tầng lớp trung lưu và côngnhân ở khắp Mumbai. Bản thân Salim thìnhận những hộp cơm từ một chuyến tàukhác, những hộp cơm mà cậu sẽ đemgiao ở khu vực Ghatkopar sau khi đã giảimã các chấm màu, các dấu gạch cấu

Page 196: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

thành địa chỉ. Cậu ấy phải rất cẩn thận,bởi vì chỉ cần nhầm lẫn một lần là mấtviệc như chơi. Cậu ấy không dám đưahộp cơm có thịt bò tới một người Hindu,hoặc hộp cơm có thịt lợn tới một ngườitheo đạo Hồi, hay hộp cơm có tỏi vàhành tới một người ăn chay theo đạoJaina.

Giờ là chín giờ tối. Salim đang lật cáctrang tạp chí điện ảnh. Tôi quỳ trêngiường, ghé sát tai trái vào chiếc cốc áptrên tường. Tôi nghe thấy tiếng ôngShantaram nói với con gái. “Xem này,Gudiya, nhìn qua kính này mà xem. Bốđã chỉnh kính viễn vọng rồi. Con có nhìnthấy cái vật màu đỏ chói ở giữa không?Đó là sao Hỏa đấy.”

Page 197: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Tôi thì thầm với Salim, “Nhanh lên, lấymột cái cốc đi. Cậu phải nghe chuyệnnày.”

Salim cũng áp tai vào tường. Trong bamươi phút sau đó chúng tôi lắng nghemột bài diễn giải trôi chảy về trạng tháicủa bầu trời. Chúng tôi nghe nói vềnhững chòm sao, về các thiên hà và saochổi. Chúng tôi nghe nói về chòm Đạihùng và Tiểu hùng. Chúng tôi nghe nóivề cái gọi là Dải Ngân hà và sao Bắcđẩu. Chúng tôi được biết về các vành đaicủa sao Thổ và các mặt trăng của saoMộc.

Page 198: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Nghe Shantaram nói lòng tôi tràn ngậpmột niềm khát khao kỳ lạ. Tôi ước mìnhcũng có một người cha dạy cho tôi biếtvề các vì sao và các hành tinh. Bầu trờiđêm, từ trước đến nay đối với tôi chỉ làmột khối đen khổng lồ, bỗng nhiên trởthành một nơi vô cùng ý nghĩa và kỳdiệu. Ngay khi bài giảng của Shantaramkết thúc, Salim và tôi nghển cổ ra ngoàicửa sổ phòng chúng tôi trên tầng hai, cốtìm các mốc giới trên bầu trời mà ông tađã chỉ ra. Không có sự hỗ trợ của kínhviễn vọng, chúng tôi chỉ nhìn thấy nhữngchấm nhỏ màu trắng trên bầu trời tối đen,nhưng chúng tôi kêu ré lên sung sướngkhi nhận ra bảy ngôi sao trong chòm Đạihùng, và ngay cả việc khám phá ra rằngcác đốm đen trên mặt trăng không phải

Page 199: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

những vết khiếm khuyết sứt sẹo mà lànhững miệng núi lửa cũng khiến chúngtôi tràn ngập một cảm giác hài lòng cứnhư vừa giải mã được những bí ẩn củavũ trụ.

Đêm đó tôi không mơ thấy người đàn bàvới tấm sari trắng rung rinh nữa. Tôi mơthấy những vành đai quanh sao Thổ vànhững mặt trăng quanh sao Mộc.

Một tuần sau tôi được báo động bởi mộtâm thanh mới tinh từ phòng Shantaramvọng sang. “Meo!” Tôi trườn đến bêntường với cái thiết bị trợ thính bằng inoxtrong tay.

Page 200: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Tôi nghe thấy Gudiya nói, “Bố, xem này,con có một con mèo. Nó dễ thương đấychứ? Bạn con, Rohini, đã chọn trong lứamèo mới đẻ nhà cô ấy cho con con nàyđấy. Con nuôi nó được không ạ?”

“Mẹ không ưa bất cứ con vật nuôi trongnhà nào,” bà Shantaram càu nhàu.“Phòng này đến chỗ ở cho người cònchẳng đủ nữa là - chúng ta sẽ nuôi mộtcon vật ở đâu nào?”

“Con xin mẹ mà, nó chỉ là một con vậtbé xíu thôi. Bố, bố làm ơn đồng ý đi,” côcầu xin.

Page 201: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Thôi được, Gudiya,” Shantaram nói.“Con có thể nuôi con mèo này. Nhưngcon sẽ gọi nó là gì?”

“Ôi, cảm ơn bố. Con đang định gọi nó làTommy.”

“Không. Đó là một cái tên tầm thường.Con mèo này sẽ sống trong gia đình củamột nhà thiên văn học, vì vậy chúng tanên đặt tên cho nó theo tên của một trongcác hành tinh.”

“Hành tinh nào ạ? Chúng ta gọi nó làJupiter[5] nhé?”

Page 202: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Không. Nó là thành viên nhỏ nhất tronggia đình, vậy nó chỉ có thể được gọi làPluto[6] thôi.”

“Tuyệt, con thích cái tên đó, bố ạ. Nào,Pluto, Pluto, đến ăn sữa đi nào.”

“Meo!” Pluto lên tiếng.

Những chuyện vụn vặt này buộc tôi phảixem xét lại đánh giá của mình vềShantaram. Có lẽ suy cho cùng ông takhông đến nỗi tệ lắm. Nhưng, lại một lầnnữa, tôi hiểu ra rằng vẻ bề ngoài dễ làmcho người ta lầm lẫn và ranh giới giữatốt với xấu quả thực rất mong manh.

Page 203: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Một buổi chiều tôi thấy ông Shantaramvề nhà trong tình trạng say mèm. Hơi thởcủa ông ta sặc mùi whisky. Ông ta bướcđi lảo đảo và phải có người giúp mớitrèo lên các bậc thang được. Ngày hômsau chuyện này lại xảy ra, và ngày hômsau nữa cũng thế. Chẳng bao lâu sau cảkhu chawl đều biết ông Shantaram là mộtkẻ say xỉn.

Những kẻ say xỉn trong các bộ phimHindi luôn là những nhân vật khôi hài.Cứ nghĩ đến Keshto Mukherjee với cáichai mà xem, bạn sẽ không thể nào nhịncười được. Nhưng những kẻ say xỉnngoài đời thực không khôi hài, họ đángsợ. Bất cứ khi nào Shantaram về nhàtrong tình trạng ngẩn ngơ vì say rượu,

Page 204: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chúng tôi đều không cần phải dùng thiếtbị trợ thính. Ông ta vặn hết volume lênmà chửi rủa và cả Salim lẫn tôi ở trongphòng đều run lên vì sợ cứ như thể chínhchúng tôi là những kẻ đang bị chửi. Việcchửi rủa của ông ta đã trở thành một nghithức, đến mức quả thực chúng tôi cứphải đợi cho tới khi nghe thấy tiếng ôngta ngáy rồi mới ngủ được. Chúng tôi trởnên khiếp sợ cái quãng thời gian từ lúcShantaram về nhà cho tới lúc ông ta đingủ. Khoảng thời gian ấy, đối với chúngtôi, là múi giờ sợ hãi.

Chúng tôi nghĩ rằng đây chỉ là một giaiđoạn chuyển tiếp và rằng thế nào cuốicùng Shantaram cũng sẽ hồi phục. Nhưng

Page 205: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

thực tế tình hình càng ngày càng tồi tệhơn. Shantaram uống ngày một nhiều hơnvà rồi bắt đầu ném đồ đạc. Ông ta bắtđầu với những chiếc cốc nhựa và sáchvở, ném chúng vào tường trong cơn phẫnnộ. Rồi ông ta đập ấm chén và xoongnồi. Những tiếng đập phá ông ta gây rakhiến cho việc sống ngay phòng bên cạnhtrở nên rất khó khăn. Nhưng chúng tôibiết có phàn nàn với ông Ramakrishnacũng chẳng ăn thua gì. Tiếng nói của haiđứa trẻ một mười ba một mười một tuổithường chùng chình trong việc trả tiềnthuê nhà chẳng có trọng lượng mấy. Vậynên chúng tôi chỉ biết chúi đầu xuốnggiường thật nhanh mỗi khi một đồ vật bịném đánh uỵch vào bức tường chung vàcứ co rúm người lại sợ hãi mỗi khi nghe

Page 206: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

thấy tiếng kính rơi loảng xoảng hay tiếngđồ sứ vỡ.

Tuy nhiên giai đoạn này không kéo dài.Chẳng bao lâu sau, Shantaram bắt đầuném các thứ vào người khác. Chủ yếuném vào người nhà. Ông ta dành sự giậndữ cực độ cho bà vợ. “Đồ chó chết tiệt!Bà là người đã khiến đời tôi nhục nhã.Tôi có thể viết những luận án nghiên cứuvề hố đen, ấy thế mà giờ lại phải làm cáiviệc giới thiệu áo và sari với những bànội trợ khốn khổ. Tôi căm ghét bà! Saobà không chết quách đi hả?” ông ta gàolên và ném một lọ hạt tiêu, một cái ly,một cái đĩa. Ném vào vợ ông ta, con gáiông ta và con mèo của chị ấy.

Page 207: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Một đêm ông ta vượt quá mọi giới hạn,ném một cốc trà nóng vào bà vợ. Gudiyacố che cho mẹ và thế là bị trà nóng đổvào làm bỏng mặt. Chị ấy thét lên đauđớn. Shantaram say đến nỗi thậm chíkhông nhận thức được mình đã làm gì.Tôi vội chạy ra ngoài gọi taxi để bàShantaram đưa cô con gái đi viện. Haingày sau bà ấy sang gặp tôi, hỏi liệu tôicó thể cùng bà ấy đi thăm Gudiya đượckhông. “Nó cô đơn lắm. Có lẽ cậu có thểnói chuyện với nó.”

Vậy là tôi đi cùng bà Shantaram trongchuyến viếng thăm bệnh viện lần đầu tiêntrong đời mình.

Page 208: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Điều đầu tiên tấn công các giác quan củabạn khi bạn tới một bệnh viện là mùi củanó. Tôi cảm thấy buồn nôn bởi cái mùilờm lợm của thuốc khử trùng ngấm vàomọi ngóc ngách của những phòng bệnhbẩn thỉu. Điều thứ hai đập vào nhận thứccủa bạn là bạn không nhìn thấy người nàovui vẻ. Bệnh nhân nằm trên những chiếcgiường màu xanh lá cây kêu rên vì đauđớn, ngay đến các y tá và các bác sĩtrông cũng có vẻ dữ tợn. Nhưng điều tồitệ nhất là sự dửng dưng. Không ai thựcsự lo lắng về bạn. Tôi đã hình dung rằngsẽ có các bác sĩ và y tá vây quanhGudiya, nhưng giờ tôi thấy chị ấy nằmmột mình trên một chiếc giường tại khoaBỏng mà xung quanh không hề thấy bóngdáng y tá nào. Mặt chị ấy bị băng kín; chỉ

Page 209: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

hở ra đôi mắt đen.

“Gudiya, xem ai đến thăm con này,” bàShantaram nói và mỉm cười rạng rỡ vớitôi.

Tôi cảm thấy không đủ tự tin để tiếp xúcvới cô gái. Chị ấy rõ ràng lớn tuổi hơntôi nhiều. Tôi chỉ là một kẻ tò mò tọcmạch đã nghe lỏm vài chuyện vụn vặttrong cuộc sống của chị ấy; tôi hầu nhưkhông biết gì về chị ấy. Dù không nhìnthấy môi chị ấy, nhưng tôi có thể thấymắt chị đang cười với tôi và điều đó đãlàm tan băng giá giữa chúng tôi.

Page 210: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Tôi ngồi với chị ấy ba tiếng đồng hồ, nóichuyện này chuyện nọ. Gudiya hỏi tôi,“Sao cậu lại có cái tên lạ vậy - RamMohammad Thomas?”

“Đó là một câu chuyện rất dài. Khi nàochị khỏe tôi sẽ kể cho chị.”

Chị ấy kể cho tôi nghe về bản thân. Tôibiết được chị ấy sắp học xong hệ trungcấp và chuẩn bị vào đại học. Tham vọngcủa chị ấy là trở thành bác sĩ. Chị ấy hỏitôi về bản thân. Tôi không kể cho chị ấynghe chút gì về Cha Timothy và nhữngchuyện xảy ra với tôi sau đó mà chỉ kểnhững trải nghiệm của tôi ở khu chawl.Tôi kể với chị ấy cuộc sống của một

Page 211: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

công nhân xưởng đúc. Chị ấy lắng nghehết sức chăm chú và khiến tôi cảm thấymình quan trọng và được cần đến.

Một vị bác sĩ tới nói với bà Shantaramrằng con gái bà thật may mắn. Chị ấy chỉbị bỏng độ một và sẽ không phải mangsẹo vĩnh viễn. Chị ấy sẽ được ra việntrong vòng một tuần.

Ba tiếng đồng hồ ngồi với Gudiya chophép tôi biết nhiều điều về bố chị. BàShantaram kể với tôi, “Chồng tôi là mộtnhà khoa học không gian nổi tiếng. Đúnghơn, ông ấy là một nhà khoa học. Ông ấytừng làm việc ở Viện Nghiên cứu Khônggian Aryabhatta, nghiên cứu các ngôi sao

Page 212: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

với sự trợ giúp của những chiếc kínhviễn vọng khổng lồ. Chúng tôi từng sốngtại một ngôi nhà gỗ một tầng lớn nằmtrong khu khuôn viên của viện. Ba nămtrước ông ấy phát hiện ra một ngôi saomới. Đó là một khám phá khoa học rấtquan trọng, nhưng một nhà thiên văn họcđồng nghiệp của ông ấy lại giành lấycông trạng đó. Việc ấy đã khiến chồngtôi suy sụp hoàn toàn. Ông ấy bắt đầuuống rượu. Ông ấy bắt đầu gây lộn vớiđồng nghiệp và rồi một hôm thì tức giậnvới giám đốc viện đến nỗi suýt đánh chếtông ta. Ông ấy bị đuổi khỏi viện ngay lậptức và tôi phải van xin ông giám đốcđừng báo cảnh sát bắt ông ấy. Sau khi rờiviện nghiên cứu, chồng tôi tìm đượccông việc dạy vật lý ở một trường tử tế,

Page 213: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nhưng ông ấy không thể kiềm chế đượcthói uống rượu và tính khí hung bạo. Ôngấy đánh đập học sinh chỉ vì những lỗinhỏ và chỉ sáu tháng sau lại bị đuổi việc.Từ đó ông ấy phải làm những việc linhtinh, làm quản lý căng tin cho một vănphòng, làm kế toán trong nhà máy, và giờlàm trợ lý kinh doanh tại một cửa hànggiới thiệu sản phẩm may mặc. Và vìchúng tôi đã tiêu hết sạch tiền tiết kiệmnên phải chuyển tới sống ở một khuchawl.”

“Ông Shantaram không thể thôi uốngrượu được sao?” tôi hỏi.

“Chồng tôi đã thề rằng ông ấy sẽ không

Page 214: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đụng tới rượu nữa, và tôi bắt đầu hyvọng thời kỳ tồi tệ nhất đã qua rồi.Nhưng ông ấy không thể giữ lời hứa, vàcậu thấy chuyện gì xảy ra rồi đấy.”

“Hãy cho tôi một ân huệ, RamMohammad Thomas,” Gudiya nói. “Xinhãy chăm sóc con Pluto giúp tôi cho tớikhi tôi về nhà.”

“Nhất định rồi,” tôi hứa.

Bỗng nhiên chị ấy đưa tay ra, nắm lấy taytôi. “Cậu chính là người em trai mà tôichưa từng có. Phải vậy không, mẹ?” chịấy nói. Bà Shantaram gật đầu.

Page 215: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Tôi không biết phải nói gì. Đây là mộtmối quan hệ mới mẻ đối với tôi. Trướcđây tôi đã tưởng tượng mình là con traicủa một người nào đó nhưng chưa baogiờ tôi hình dung mình là em trai của ai.Vậy nên tôi chỉ cầm tay Gudiya và cảmthấy một mối dây ràng buộc ngầm giữahai chúng tôi.

Đêm đó tôi mơ thấy một người đàn bàquấn sari trắng bế một đứa bé trong tay.Gió rít phía sau lưng làm tóc bà ấy baylòa xòa, che khuất khuôn mặt. Bà ấy đặtđứa bé vào một cái thùng đựng quần áorồi đi. Ngay sau đó, một người phụ nữkhác tới. Người phụ nữ này cũng cao ráovà duyên dáng, nhưng mặt bị băng kín.Chị ấy bế đứa bé từ trong thùng lên và

Page 216: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

phủ lên nó những nụ hôn. “Em trai bébỏng của chị,” chị ấy nói. “Ch-ị-gá-i,”đứa bé ríu rít đáp lại. “Meo!” mộttiếng mèo kêu nghèn nghẹt đột nhiênxuyên vào màn đêm. Tôi choàng tỉnh vàcố nghĩ xem tiếng kêu tôi nghe thấy đếntừ giấc mơ hay từ phòng bên cạnh.

Sáng hôm sau tôi phát hiện thấy xác conPluto mềm rũ, đầy thương tích nằm trongđúng cái thùng đựng giấy lộn nơi ôngBarve vứt tờ Maharashtra Times. Cổcon mèo bị gãy và tôi có thể ngửi thấymùi whisky trên thân hình lông lá của nó.Shantaram nói với vợ ông ta rằng conmèo đã bỏ đi đâu mất. Tôi biết sự thật,nhưng nói ra phỏng có ích gì. Pluto quả

Page 217: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

thực đã bỏ đi. Đi đến một thế giới kháctốt đẹp hơn, tôi nghĩ vậy.

“Tớ rất quý Gudiya,” tôi nói với Salim.“Tớ phải đảm bảo Shantaram sẽ khônglặp lại những gì ông ta đã làm với chịấy.”

“Nhưng cậu có thể làm gì chứ? Đó là giađình ông ta.”

“Đó cũng là việc của chúng ta. Dù gìchúng ta cũng là hàng xóm.”

“Cậu có nhớ những gì cậu từng nói với

Page 218: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

tớ không? Rằng nhúng mũi vào chuyệncủa người khác hay biến rắc rối củangười khác thành của mình chẳng hay hogì đâu, đúng không Mohammad?”

Tôi chẳng biết đáp thế nào nữa.

Gudiya về nhà, nhưng tôi không sang gặpchị bởi Shantaram không cho phép bấtcứ thằng con trai nào bước chân vào nhàông ta. Bà Shantaram nói với tôi rằngchồng bà ấy đã nhận thức được mình gâyra chuyện gì và sẽ sửa đổi, mặc dầutrong thẳm sâu lòng mình bà ấy biết ôngShantaram là kẻ vô phương cứu vãn.Nhưng bà ấy không biết chồng mình cóthể lún sâu tới đâu.

Page 219: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Chưa đầy một tuần sau khi Gudiya đượcra viện, ông ta lại làm chuyện tồi tệ vớichị ấy. Ông ta cố chạm vào chị ấy.Nhưng không giống cách một người chachạm vào con gái mình. Thoạt đầu tôikhông hiểu. Tất cả những gì tôi nghe thấylà ông ta gọi chị Gudiya là mặt trăng củaông ta, sau đó là tiếng bà Shantaramkhóc, và tiếng Gudiya kêu lên, “Bố, đừngđụng vào con! Bố làm ơn đừng đụng vàocon!”

Có gì đó nhói lên trong đầu tôi khi tôinghe thấy tiếng khóc buồn thảm củaGudiya. Tôi muốn lao sang phòngShantaram xé xác ông ta ra. Nhưng tôichưa kịp gom góp lòng can đảm thì đãnghe thấy tiếng ngáy ầm ĩ của Shantaram.

Page 220: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Ông ta đã ngủ. Gudiya thì vẫn đang khóc.Tôi không cần phải dùng tới cái cốc cũngnghe được tiếng nức nở của chị ấy.

Tiếng khóc của chị ấy tác động tới tôitheo một cách kỳ lạ. Tôi không biết mộtđứa em trai phản ứng như thế nào khilắng nghe nỗi buồn của chị gái mình, bởivì tôi không có kinh nghiệm làm mộtngười em trai. Nhưng tôi biết bằng cáchnày hay cách khác tôi nhất định phải anủi chị ấy. Không may thay, thật không dễgì an ủi một người khi mà có một bứctường, dù mỏng đến thế nào chăng nữa,ngăn cách giữa bạn và người ấy. Tôinhận thấy ngay dưới chân tường nơi ốngnước dẫn tới căn hộ bên cạnh có một lỗ

Page 221: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

hổng nhỏ hình tròn, đủ rộng để đút mộtcánh tay qua. Tôi nhảy xuống khỏigiường và nằm dang chân trên nền nhà,ấn bàn tay qua cái lỗ hổng đó. “Chị,đừng khóc nữa. Đây, hãy nắm lấy tayem,” tôi gọi. Và ai đó nắm chặt tay tôi.Tôi cảm thấy những ngón tay vuốt vecánh tay tôi, khuỷu tay tôi, cổ tay tôi, nhưthể một người mù đang sờ mặt ai đó. Rồinhững ngón tay ấy đan vào ngón tay tôi,và tôi cảm thấy một sự truyền sức mạnh,năng lượng, tình yêu, hay bạn muốn gọilà gì cũng được, thật kỳ diệu; đúng làvào lúc ấy tôi cảm thấy tôi với Gudiyatrở thành một và tôi cảm nhận được nỗiđau của chị ấy như thể đó là nỗi đau củachính tôi vậy.

Page 222: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Trong khi đó, Salim vẫn đang ngồi trêngiường quan sát cảnh tượng này với vẻngạc nhiên. “Cậu điên à, Mohammad?Cậu có hiểu cậu đang làm gì không hả?”cậu ấy cảnh cáo tôi. “Cái lỗ hổng mà cậunhét tay vào chính là cái lỗ cho chuột vàgián chui vào phòng chúng ta đấy.”

Nhưng tôi không để ý đến Salim, khôngđể ý đến bất cứ gì khác. Tôi không biếtmình nắm tay Gudiya bao lâu, nhưngsáng hôm sau khi thức dậy tôi thấy mìnhđang nằm trên sàn nhà, bàn tay vẫn xuyênqua lỗ hổng với cả một gia đình nhà giánđang ngủ ngon lành trong túi áo.

Tối hôm sau, Shantaram lại về nhà trong

Page 223: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

tình trạng say mèm và cố quấy rầyGudiya. “Con đẹp hơn tất cả các hànhtinh và các vì sao. Con là mặt trăng củata. Con là Gudiya của ta, con búp bê củata. Hôm qua con đã lẩn tránh ta, nhưnghôm nay ta sẽ không để con rời xa tađâu,” ông ta nói.

“Đừng có cư xử như thế nữa!” bàShantaram kêu lên, nhưng ông chồngkhông thèm đếm xỉa đến những gì bà ấynói.

“Đừng lo, Gudiya, tình yêu của ta dànhcho con không có gì sai trái hết. Thậmchí Shahjahan, vị hoàng đế vĩ đại nhất,cũng phải lòng con gái của ngài, Jahan

Page 224: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Ara. Và ai có thể phủ nhận quyền củangười đàn ông được hái quả từ cái câymà chính ông ta đã trồng cơ chứ.”

“Ông là một con quỷ,” bà Shantaram hétlên và Shantaram đánh bà ấy. Tôi nghethấy tiếng chai vỡ.

“Không!” Gudiya thét lên. Tôi cảm thấymột ngọn lửa hàn đang xuyên vào óc vàcảm thấy kim loại nóng chảy đang đổ lêntim tôi. Tôi không thể chịu đựng hơnđược nữa. Tôi chạy tới phòng ôngRamakrishna nói với ông ấy rằngShantaram đang làm một chuyện khủngkhiếp với vợ và con gái ông ta. NhưngRamakrishna xử sự như thể tôi đang nói

Page 225: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

về thời tiết.

“Này,” ông ấy bảo tôi. “Bất cứ chuyện gìxảy ra trong bốn bức tường của một giađình đều là chuyện riêng của gia đình đóvà chúng ta không thể can thiệp. Cậu làmột thằng bé mồ côi còn ít tuổi. Cậuchưa hiểu đời. Nhưng tôi thì tôi biếtnhững chuyện đánh vợ, ngược đãi, loạnluân và hãm hiếp xảy ra hàng ngày tạinhững khu chawl ở khắp Mumbai này.Tuy nhiên, không ai làm gì hết. NgườiẤn Độ chúng ta có cái khả năng tuyệt vờilà nhìn thấy những đau đớn khổ cựcquanh mình mà vẫn không bị ảnh hưởng.Vậy nên, như một người Mumbai đíchthực, hãy nhắm mắt, bưng tai, ngậmmiệng lại, và cậu sẽ vui vẻ giống như tôi.

Page 226: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Giờ thì đi đi, đến giờ tôi đi ngủ rồi.”

Tôi chạy về phòng. Tôi nghe thấy tiếngShantaram ngáy và nghe thấy Gudiya kêurằng chị ấy bẩn. “Đừng chạm vào tôi!Đừng ai chạm vào tôi! Tôi sẽ gây bệnhcho bất cứ ai đến gần tôi.”

Tôi nghĩ chị ấy mất trí rồi. Và tôi cũngmất trí.

“Gây bệnh cho em đi,” tôi nói, và đút tayqua cái lỗ hổng trong tường.

Gudiya nắm tay tôi. “Chị sẽ không sống

Page 227: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

lâu nữa đâu, Ram Mohammad Thomasạ,” chị ấy nức nở. “ Chị thà tự tử còn hơnlà phục tùng bố chị.” Nỗi đau của chị ấybay qua lỗ hổng bọc lấy tôi.

Tôi bắt đầu khóc. “Em sẽ không bao giờcho phép chuyện đó xảy ra,” tôi nói vớichị ấy. “Đây là lời hứa của một ngườiem trai.”

Salim ném cho tôi một cái nhìn khinh rẻ,như thể đưa ra lời hứa đó là tôi đã thựchiện một hành vi phạm tội. Nhưng tôikhông quan tâm đến đúng sai. Tôi sờnhững ngón tay gầy guộc của Gudiya, sờda thịt trên tay chị ấy và biết rằng cả haichúng tôi đều là những con thú bị săn

Page 228: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đuổi, là đồng phạm. Tội của tôi là tôi,một thằng bé mồ côi, lại dám biến rắcrối của người khác thành rắc rối củamình. Nhưng tội của Gudiya là gì? Chỉ làchị ấy sinh ra là phận gái và Shantaramlà bố chị ấy.

Tôi thực hiện lời hứa của mình vào tốingày hôm sau, khi Shantaram vừa đi làmvề và đang leo lên các bậc cầu thang ọpẹp dẫn tới tầng hai. Ông ta bước nhữngbước chậm chạp, loạng choạng. Thậmchí quần áo ông ta cũng sặc mùi whisky.Khi ông ta sắp đi qua cái đoạn chắn cầuthang vẫn chưa được ông Ramakrishnacho sửa chữa, tôi tấn công ông ta từ phíasau. Tôi huých vào lưng ông ta và ông tađập vào thanh chắn cầu thang bằng gỗ.

Page 229: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Đoạn thanh chắn đó đã yếu và lung laysẵn. Nó không chịu nổi sức nặng của ôngta. Nó kêu răng rắc và vỡ ra. Shantarammất thăng bằng, ngã lộn xuống tầng một.

Trong phim người ta chiếu cảnh một têntội phạm rơi xuống từ trên mái của mộttòa nhà chọc trời và trông hắn như thểđang trôi lơ lửng trên không trung; hắnvặn chân, đập tay, và hét,“Aaaaaaaaaaaah!” Ngoài đời thựcchuyện xảy ra chẳng giống thế chút nào.Shantaram rơi xuống như một hòn đá.Không khua tay khua chân gì hết. Ông tađập mặt xuống đất, nằm sóng soài, chântay dang rộng.

Page 230: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Chỉ khi nhìn thấy cái xác mềm rũ củaShantaram trên mặt đất tôi mới hiểu mìnhvừa làm gì. Và khi đó tôi mới hình dungra hậu quả của việc mình làm.

Cảnh sát điều tra hiện trường đến trênmột chiếc xe jeep gắn đèn đỏ nhấp nháyvà khéo léo vẽ phấn quanh cái xác. Họchụp ảnh và nói, “Đây là chỗ cái xác rơixuống.” Rồi họ nhìn lên và thấy tôi trêntầng hai. Nhân viên điều tra chỉ vào tôi.“Chính thằng bé đó đã đẩy ông ta xuống.Bắt lấy nó!” Tôi bị đưa đến nhà giam, vàtại đây bị lột hết quần áo, bị đánh đập.Sau đó tôi bị đưa tới tòa án, nơi có mộtvị thẩm phán vẻ mặt nghiêm khắc mặc áochoàng đen ngồi dưới một chiếc quạttrần. Một tấm biển màu vàng bụi bặm

Page 231: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

bạc màu ghi mấy chữ Satyameva Jayate- Sự thật luôn chiến thắng - được gắntrên bức tường sau lưng ông ta. Vị thẩmphán nhìn tôi rồi tuyên án. “RamMohammad Thomas, tôi tuyên bố anhphạm tội giết ông Shantaram có chủ ý. Vìvậy theo điều 302 Bộ luật Hình sự ẤnĐộ, tôi tuyên bố anh phải chịu án tử hìnhtreo cổ.”

“Không!” tôi kêu lên và cố chạy, nhưngchân bị cùm còn tay đã bị còng. Tôi bịbịt mắt và bị đưa tới phòng giam dànhcho tử tù. Một cái thòng lọng được tròngvào cổ tôi và một cái đòn bẩy được kéolên. Tôi thét lên đau đớn khi hai chânbỗng nhiên đu đưa trên không và hơi thở

Page 232: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

từ phổi tôi tắc nghẹt. Tôi mở mắt và nhậnthấy mình đang ở trên thiên đường.Nhưng thiên đường dường như cũnggiống khu chawl và tôi nhìn xuống, thấyxác ông Shantaram nằm dang chân dangtay dưới đất. Giờ người ta đang xúmquanh cái xác. Ai đó kêu lên, “Gọi cảnhsát đi!”

Tôi không đợi thêm phút nào nữa. Tôi bòlồm cồm xuống cầu thang và bắt đầuchạy. Tôi chạy qua cổng, qua quán bánsữa, qua tòa nhà nhiều tầng. Tôi chạy raga địa phương và bắt chuyến tàu tốc hànhđến ga Victoria Terminus. Tôi kiểm tramọi thềm ga để tìm một chuyến tàu đặcbiệt. Cuối cùng tôi cũng tìm thấy nó vànhảy lên tàu đúng lúc nó bắt đầu lăn

Page 233: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

bánh.

Tôi rời bỏ Mumbai, rời bỏ Gudiya, rờibỏ Salim và bỏ trốn đến cái thành phốkhác duy nhất mà tôi biết. Thành phốDelhi.

Smita giữ im lặng tuyệt đối trong suốtthời gian tôi kể câu chuyện. Giờ tôi cóthể thấy cô xúc động sâu sắc. Tôi thấymột giọt nước mắt thấp thoáng nơi khóemắt cô ấy. Có lẽ, là một người phụ nữ,cô ấy có thể cảm thông với nỗi đau khổcủa Gudiya.

Tôi cầm chiếc điều khiển từ xa lên.

Page 234: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Chúng ta hãy xem câu hỏi số ba,” tôinói và ấn nút “Play”.

Prem Kumar xoay người trên ghế và nóivới tôi. “Anh Thomas, anh đã trả lờichính xác hai câu hỏi và giành được hainghìn rupi. Giờ chúng ta hãy xem liệuanh có thể trả lời được câu hỏi thứ ba vàgiành năm nghìn rupi hay không. Anh sẵnsàng chưa?”

“Sẵn sàng,” tôi đáp.

“OK. Câu hỏi số ba. Đây là câu hỏithuộc lĩnh vực...”

Page 235: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Vừa lúc đó đèn ở chính giữa trường quayphụt tắt, khiến tôi và Prem Kumar bịchìm vào bóng tối.

“Tiếc quá! Houston, chúng ta có vấn đềrồi,” Prem Kumar nói. Khán giả cười rộlên. Tôi không hiểu câu đùa đó.

“Ông vừa nói gì cơ?” Tôi hỏi PremKumar.

“Ồ, đó là câu nói nổi tiếng trong phimApollo 13. Tôi chắc rằng anh không xemnhững bộ phim tiếng Anh. Người ta sửdụng câu nói này khi bỗng nhiên gặp vấnđề nghiêm trọng, và ở đây chúng ta có

Page 236: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

vấn đề nghiêm trọng. Chương trình khôngthể tiếp tục cho tới khi đèn được sửaxong.”

Khi các nhân viên kỹ thuật bắt đầu kiểmtra dây đèn, Prem Kumar nghe ai đó nóiqua cái tai nghe của anh ta. Rồi anh tarướn người về phía trước, thì thầm vàotai tôi, “OK, anh bạn ạ, chặng đườngvàng son của anh đã kéo dài suốt hai câuhỏi và giờ thì sắp kết thúc rồi. Câu hỏitiếp theo thực sự khó đấy, đặc biệt đốivới một bồi bàn. Tôi muốn giúp anhchiến thắng thêm nữa, nhưng nhà sản xuấtvừa thông báo với tôi rằng ông ấy muốnchuyển sang người chơi tiếp theo, mộtgiáo sư toán học. Xin lỗi, thật đen đủiquá!” Anh ta uống một hớp nước chanh

Page 237: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

và chép môi.

Đèn đã được sửa xong. Bảng hiệu củatrường quay chuyển sang hai chữ “Vỗtay”.

Khi tiếng vỗ tay lắng xuống, Prem Kumarnhìn tôi. “Anh Thomas, anh đã trả lờichính xác hai câu hỏi và giành đượcphần thưởng trị giá hai nghìn rupi. Giờchúng ta hãy xem anh có thể trả lời đượccâu hỏi thứ ba và giành năm nghìn rupihay không. Anh sẵn sàng chưa?”

“Sẵn sàng,” tôi đáp.

Page 238: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“OK. Câu hỏi tiếp theo của chúng tathuộc lĩnh vực thiên văn học. Hãy cho tôibiết, anh Thomas, anh có biết có baonhiêu hành tinh trong hệ mặt trời củachúng ta không?”

“Các lựa chọn của tôi là gì?”

“Đó không phải câu hỏi của trò chơi, anhThomas ạ. Tôi chỉ hỏi liệu anh có biết sốhành tinh thuộc hệ mặt trời hay khôngthôi.”

“Không.”

Page 239: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Không ư? Tôi hy vọng anh biết tên củahành tinh chúng ta đang sống.”

Khán giả phá lên cười.

“Trái đất,” tôi uể oải đáp.

“Tốt. Vậy là anh có biết tên của một hànhtinh. OK, anh đã sẵn sàng cho câu hỏi sốba?”

“Sẵn sàng,” tôi đáp.

“OK. Đây là câu hỏi số ba. Hành tinhnào là hành tinh nhỏ nhất trong hệ mặt

Page 240: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

trời của chúng ta? Đó là a) Pluto, b)Mars, c) Neptune hay d) Mercury?” Mộtâm thanh thoát ra khỏi môi tôi trước khinhạc bắt đầu nổi lên, và đó là tiếng“Meo!”

“Xin lỗi?” Prem Kumar ngạc nhiên hỏi.“Anh nói gì cơ? Tôi nghĩ tôi vừa thoángnghe thấy tiếng mèo kêu.”

“Tôi nói là ‘A’.”

“A ư?”

“Đúng. Câu trả lời là A. Pluto.”

Page 241: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Anh hoàn toàn, chắc chắn một trămphần trăm rằng câu trả lời là A chứ?”

“Vâng.”

Tiếng trống dồn vang lên. Câu trả lờiđúng nhấp nháy trên màn hình.

“Chính xác, chính xác một trăm phầntrăm! Pluto đúng là hành tinh nhỏ nhấttrong hệ mặt trời của chúng ta. AnhThomas, anh vừa giành được năm nghìnrupi!”

Khán giả bị ấn tượng bởi hiểu biết sâu

Page 242: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

rộng của tôi. Vài người đứng lên vỗ tay.

Nhưng Smita vẫn im lặng.

[4] 4. Ở Ấn Độ có những khu được gọi là'chawl', là nhà tập thể cho thuê gồm ba,bốn, hoặc năm tầng, trong đó mỗi căn hộchỉ có một phòng. Mọi sinh hoạt của mộthộ gia đình đều diễn ra trong căn phòngduy nhất đó. Tuy điều kiện ở các khuchawI không khác gì ở các khu ổ chuột,song theo phân loại nhà ở của chính phủẤn Độ, chawl không được gọi là nhà ổchuột.

Page 243: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

[5] 5. Jupiter: Sao Mộc

[6] 6. Pluto: Sao Diêm Vương

Page 244: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

SỰ QUAN TÂMDÀNH CHO TRẺ

TÀN TẬT

Page 245: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Mặt trời dường như yếu hơn, chim chóckém vui hơn, không khí ngột ngạt hơn,bầu trời u ám hơn.

Nếu bạn bị lôi ra khỏi một ngôi nhà mộttầng rộng rãi đẹp đẽ với khu vườn xinhxắn tắm trong ánh mặt trời rồi bị némvào một cái nhà rách nát nơi bạn buộcphải sống trong căn phòng tập thể chậtchội cùng hàng chục đứa trẻ khác, tôinghĩ thể nào bạn cũng có cách nhìn lệchlạc về cuộc đời.

Và nếu bạn có bị bệnh vàng da thì đócũng là điều khó tránh khỏi. Vàng da làmột chứng bệnh khá khó chịu nhưng nólại dẫn đến một kết quả rất tốt. Bạn được

Page 246: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chuyển từ phòng tập thể ngột ngạt tới mộtphòng chỉ có mình bạn thôi. Đó là mộtcăn phòng lớn có một chiếc giường sắtvà những tấm rèm màu xanh lá cây. Nóđược gọi là phòng cách ly.

Tôi phải nằm bẹp giường đã hai tuầnnay. Nhưng có vẻ như tôi đã ngã bệnh từkhi họ đưa tôi đi khỏi nhà thờ sau cáichết của Cha Timothy. Họ không đến tìmtôi trên chiếc xe jeep gắn đèn đỏ nhấpnháy. Họ đến trong chiếc xe tải màu xanhda trời có cửa sổ bịt lưới sắt. Giống nhưloại xe người ta dùng để bắt những conchó lang thang. Chỉ khác một điều làchiếc xe này dùng để bắt những thằngnhóc lang thang. Nếu tôi nhỏ tuổi hơn, cólẽ họ đã gửi tôi vào một trung tâm cho

Page 247: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

trẻ làm con nuôi và sẽ nhanh chóng đemtôi ra bán. Nhưng vì tôi đã tám tuổi rồinên họ đưa tôi tới trại giáo dưỡng Delhidành cho nam ở Turman Gate.

Trại giáo dưỡng có sức chứa bảy mươilăm người, và dân số của nó là một trămnăm mươi người. Nó chật chội, ồn ào vàbẩn thỉu. Nó chỉ có hai nhà vệ sinh vớinhững bồn rửa rò rỉ và hố vệ sinh bẩnthỉu. Chuột chạy nhốn nháo khắp cáchành lang và bếp. Nó có một phòng họcvới những chiếc bàn xiêu vẹo và một tấmbảng đen nứt nẻ. Và những giáo viên đãnhiều năm chẳng giảng dạy gì. Nó có mộtcái sân thể thao cỏ mọc cao như nhữngthanh chắn dùng trong môn cricket và là

Page 248: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nơi mà, nếu không cẩn thận, bạn có thểlàm mình bị sầy da khi vấp phải nhữnghòn đá to cỡ quả bóng đá. Có một huấnluyện viên thể thao mặc áo sơ mi thụngmàu trắng bằng cotton nhăn và chiếcquần xếp ly. Ông ta cất dụng cụ bóng bànvà cricket trong một cái hòm kính đẹpđẽ, nhưng không bao giờ cho phép chúngtôi chạm vào chúng. Phòng ăn tập thể làmột phòng rộng với sàn nhà làm bằngchất liệu rẻ tiền và những cái bàn gỗ dài.Nhưng chắc chắn tay đầu bếp đã đembán thịt và gà mà đáng ra thuộc khẩuphần ăn của chúng tôi cho các quán ăn,và hàng ngày chỉ cho chúng tôi ăn rauhầm kèm những chiếc bánh chapatti đenxỉn, cứng queo. Ông ta ngoáy mũi liêntục và mắng bất cứ ai hỏi xin thêm thức

Page 249: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

ăn. Người quản lý, ông Agnihotri, là mộtông già tốt bụng thường mặc pyjamakurta may bằng vải cotton kaki hồ bột,nhưng tất cả chúng tôi đều biết ngườinắm thực quyền là cấp phó của ông ta,ông Gupta, người có biệt hiệu là NỗiKinh Hoàng Của Turman Gate. Ông ta làngười tồi nhất trong tất cả những người ởđó, một kẻ lùn tịt, lông lá, người lúc nàocũng bốc mùi da thuộc và nhai paan cảngày. Ông ta đeo quanh cổ hai sợi dâychuyền vàng to tướng kêu đến nhức cả taitheo mỗi bước chân và cầm một cây gậytrúc ngắn mà ông ta dùng để quật chúngtôi bất cứ khi nào ông ta muốn. Có nhữnglời đồn đại không hay rằng lúc đêmkhuya ông ta thường gọi bọn con trai vàophòng, nhưng chẳng ai bàn luận gì về

Page 250: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chuyện đó. Chúng tôi muốn nói về nhữngđiều tốt đẹp. Thích được cho phép xemvô tuyến trong phòng sinh hoạt chung haitiếng mỗi tối. Chúng tôi ngồi túm tụmquanh chiếc vô tuyến Dyanora hai mươimốt inch, thưởng thức những ca khúctrong các bộ phim Hindi trên kênh nămvà các chương trình truyền hình nhiều tậptrên kênh Doordarshan. Chúng tôi đặcbiệt thích xem các bộ phim được phátvào Chủ nhật.

Những bộ phim đó nói về một thế giớitưởng tượng. Một thế giới nơi những đứatrẻ có bố, có mẹ và có ngày sinh nhật.Một thế giới nơi người ta sống trongnhững ngôi nhà khổng lồ, lái những chiếcxe khổng lồ và nhận được những món

Page 251: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

quà khổng lồ. Chúng tôi nhìn thấy cái thếgiới tưởng tượng này nhưng không baogiờ bị nó làm cho mê mẩn. Chúng tôibiết mình không bao giờ có được mộtcuộc sống giống như cuộc sống củaAmitabh Bachchan hay của ShahrukhKhan. Điều cao xa nhất mà chúng tôi cóthể mơ tới là trở thành một trong nhữngngười có quyền lực đối với chúng tôi.Vậy nên bất cứ khi nào giáo viên hỏichúng tôi, “Lớn lên các cậu muốn làmgì?”, không một ai trả lời rằng mìnhmuốn trở thành phi công, thủ tướng, chủngân hàng hay diễn viên. Chúng tôi nóichúng tôi muốn trở thành đầu bếp, ngườiquét dọn, giáo viên thể dục, hoặc cùnglắm là người quản lý trại. Cái trại giáodưỡng đó đã làm chúng tôi bị thu nhỏ

Page 252: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

ngay trong con mắt của chính mình.

Tôi biết tường tận nhiều đứa con traitrong trại. Vài đứa nhỏ hơn, còn lại hầuhết đều lớn tuổi hơn tôi. Tôi đã gặpMunna, Kallu, Pyare, Pawan, Jashim vàIrfan. Bị đưa từ nhà của Cha Timothyđến trại giáo dưỡng dành cho trẻ vị thànhniên đối với tôi chẳng khác nào bị rơi từthiên đường xuống địa ngục. Nhưng chỉkhi gặp những đứa con trai khác tôi mớihiểu ra rằng, đối với nhiều đứa, nơi nàylà thiên đường. Chúng đến từ những khuổ chuột ở Delhi và Bihar, những khu ổchuột ở UP, thậm chí từ những nơi rất xaxôi như Nepal. Tôi được nghe chúng kểvề những ông bố nghiện thuốc phiện vànhững bà mẹ làm nghề bán dâm. Tôi nhìn

Page 253: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

thấy các vết sẹo từ những vụ đánh đập docác ông chú tham lam và các bà thímđanh ác gây ra. Tôi biết về sự tồn tại củalao động cưỡng bức và sự ngược đãitrong gia đình. Và tôi đâm ra sợ cảnh sát.Họ là những người chịu trách nhiệmtrong việc tống hầu hết những đứa contrai đó vào trại giáo dưỡng. Những thằngnhóc bị bắt quả tang đang lấy trộm bánhmì từ một quán bên đường hoặc chào bánnhững tấm vé chợ đen tại một rạp hát vàkhông thể đút lót cho cảnh sát. Hoặc, phổbiến nhất, chúng bị tống vào đây vì cácviên thanh tra không ưa bộ mặt củachúng.

Trong đám con trai ở đây phần nhiều là

Page 254: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

những kẻ “lặp lại”, nghĩa là chúng bị đưatrở lại trại thậm chí sau khi có ngườinhận giám hộ chúng từ Ủy ban Bảo vệ vàChăm sóc Trẻ em. Munna quay lại trạisau khi bị mẹ kế hành hạ. Jashim bịngười anh tàn nhẫn đuổi đi. Pawan quaylại vì những người họ hàng nhận giám hộcậu ấy đã bắt cậu ấy làm việc trong mộtnhà trọ dơ dáy và cậu ấy bị cảnh sát bắtquả tang. Bất chấp những trải nghiệm đó,nhiều cậu con trai vẫn cứ mong được“trở về”, sẵn sàng đổi một địa ngục đãbiết lấy một địa ngục chưa biết.

Ngay cả khi không cần cố gắng, tôi vẫntrở thành người đứng đầu của chúng.Không phải vì tôi to lớn hơn, cũng chẳngphải vì tôi hung hăng hơn, mà bởi vì tôi

Page 255: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nói tiếng Anh. Tôi là thằng nhóc mồ côibiết nói và đọc thứ ngôn ngữ mầu nhiệmấy, và tác động mà điều này gây ra đốivới các viên chức của trại thật thú vị.Quản lý trại thỉnh thoảng lại cất lời chàotôi. Giáo viên thể dục cho phép tôi dựngmột đường ném bóng cricket tạm thờitrong sân trước, tại đây chúng tôi đã cóbốn năm trận đấu tử tế trước khi Munnalàm vỡ cửa kính của ông quản lý và mọitrò thể thao bị cấm tiệt. Người đầu bếplạnh lùng thỉnh thoảng ban cho tôi suất ănthứ hai. Gupta không bao giờ gọi tôi đếnphòng ông ta vào ban đêm. Còn ông bácsĩ thì nhanh chóng chuyển tôi vào phòngcách ly, không chần chừ như thường thấy,bằng cách đó, ngăn không cho tôi lâybệnh ra cả khu tập thể.

Page 256: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Tôi tận hưởng những ngày ở riêng củamình tại phòng cách ly được hơn hai tuầnthì một giường bệnh khác được chuyểnvào. Người ta nói với tôi rằng một cậucon trai mới vào trại đang trong tìnhtrạng rất xấu. Cậu ấy được đưa tới bằngcáng vào buổi chiều, mặc chiếc áo vestmàu da cam rách tướp và một chiếc quầnsoóc nhem nhuốc sờn cũ. Cậu ấy đeo mộtcái bùa màu vàng quanh cổ. Và đó là lầnđầu tiên tôi gặp Salim Ilyasi.

Salim khác tôi một trời một vực. Cậu ấycó nước da màu nâu sáng và khuôn mặttròn trịa. Cậu ấy có mái tóc đen xoăn, vàkhi mỉm cười, má cậu ấy hiện lúm đồngtiền. Mặc dầu mới chỉ bảy tuổi nhưngcậu ấy có đầu óc ham tìm hiểu và tốt

Page 257: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

bụng. Cậu ấy kể cho tôi nghe chuyện củacậu ấy bằng những câu ngắn, ngắc ngứ.

Cậu ấy xuất thân từ một gia đình rấtnghèo từng sống trong một ngôi làng ởBihar. Dân làng đó hầu hết là nông dânnghèo, nhưng cũng có một số địa chủgiàu có. Hầu hết dân trong làng theo đạoHindu, nhưng cũng vài gia đình theo đạoHồi như gia đình của Salim. Bố cậu ấy làlao công, mẹ cậu ấy là một người nội trợ,anh trai làm việc ở một quán trà. Salimđi học ở trường làng. Họ sống trong mộttúp lều tranh nhỏ bé nằm trên rìa khu đấtcủa một địa chủ.

Tuần trước, trong tiết tháng Giêng rét

Page 258: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

buốt và sương giá, một biến cố đã xảy ratrong đền thờ thần Hanuman của làng.Ban đêm có kẻ đã đột nhập vào gianchính linh điện và có những hành độngbáng bổ đối với bức tượng thần khỉ. Trụtrì ngôi đền khẳng định rằng ông đã nhìnthấy mấy thanh niên người đạo Hồi núp ởgần sân đền. Bas, đúng vậy đấy! Nhữngngười Hindu nghe thấy thế liền nổi cơnthịnh nộ. Mang theo dao rựa và cuốcchim, gậy gộc và đuốc, họ tấn công nhàcủa tất cả những gia đình theo đạo Hồi.Khi đám người quá khích ấy ập đến nhàcậu, Salim đang chơi bên ngoài lều cònbố mẹ và anh trai cậu đang uống trà ởbên trong. Họ châm lửa đốt căn lều ngaytrước mắt cậu. Cậu nghe thấy tiếng mẹthét, tiếng bố kêu, tiếng anh gào khóc,

Page 259: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nhưng đám người đó không cho phép bấtcứ ai thoát ra ngoài. Cả gia đình cậu bịthiêu chết trong cảnh rùng rợn. Salimchạy tới ga tàu hỏa và nhảy lên đoàn tàuđầu tiên cậu nhìn thấy. Nó đưa cậu tớiDelhi, không thức ăn, không quần áo,không có lấy một người quen. Cậu ấynằm trên sân ga hai ngày, đói, rét, mêsảng vì sốt và đau buồn, cho đến khi mộtcảnh sát phát hiện và đưa cậu tới trạigiáo dưỡng.

Salim nói ban đêm cậu thường gặp ácmộng. Cậu nghe thấy tiếng của đámngười ấy. Tiếng thét của mẹ vang vọngbên tai cậu. Cậu rùng mình khi hình dungra cảnh anh cậu quằn quại trong lửacháy. Cậu nói cậu đã bắt đầu căm ghét và

Page 260: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

khiếp sợ tất cả những người theo đạoHindu. Cậu ấy hỏi tên tôi là gì.

“Mohammad,” tôi nói với cậu ấy.

Qua thời gian, Salim và tôi trở thànhnhững người bạn rất thân. Chúng tôi cónhiều điểm chung. Cả hai chúng tôi đềulà trẻ mồ côi, không có hy vọng được“trở về gia đình”. Cả hai chúng tôi đềuthích chơi bi. Và cả hai đều thích xemphim. Khi chúng tôi trở lại phòng tập thể,tôi đã sử dụng ảnh hưởng của mình đểkiếm cho cậu ấy một giường ở ngay cạnhgiường tôi.

Page 261: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Rồi một đêm Salim bị gọi tới phòngGupta. Gupta là một người góa vợ sốngtrong khuôn viên của trại. Salim lo lắng.“Sao ông ta lại gọi tớ?” cậu ấy hỏi tôi.

“Tớ không biết,” tôi đáp. “Tớ chưa baogiờ đến phòng ông ta. Nhưng hôm naychúng ta có thể tìm ra lý do.”

Vậy là Salim đi đến phòng của Guptacòn tôi rón rén đi theo.

Khi Salim gõ cửa, Gupta đang ngồi trongphòng, mặc một bộ pyjama kurta nhănnhúm. “Vào đi... vào đi, Salim,” ông tanói, giọng líu nhíu. Ông ta cầm một ly

Page 262: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nước màu vàng trong tay. Ông ta nốc mộthơi rồi lấy tay quệt miệng. Mắt ông tatrông tựa như hai chiếc cúc áo to. Tôinhòm qua khe hở giữa hai bức rèm ởcửa. Ông ta vuốt ve khuôn mặt Salim,lướt ngón tay trên cái mũi xương xươngvà đôi môi mỏng của cậu ấy. Rồi bỗngnhiên ông ta ra lệnh, “Cởi quần ra.”

Salim bối rối trước yêu cầu đó.

“Làm như tao bảo đi, đồ khốn, nếu khôngtao cho mày một cái tát ra trò bây giờ,”Gupta gầm gừ.

Salim tuân theo. Cậu ấy ngập ngừng tụt

Page 263: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

quần xuống. Tôi ngoảnh mặt đi.

Gupta tiến đến chỗ Salim từ phía sau,những sợi dây chuyền kêu leng keng.“Tốt,” ông ta lẩm bẩm. Tôi nhìn thấy ôngta cởi dây rút quần và tụt quần của mìnhxuống. Tôi có thể nhìn thấy cái mônglông lá của ông ta. Salim vẫn không hiểuchuyện gì đang xảy ra nhưng một mànsương mù dần được xua tan khỏi tâm trítôi. Với sự rõ ràng đến sửng sốt, tôi bấtchợt hiểu được những gì đã xảy ra trongphòng Cha John đêm đó. Và những gì đãxảy ra vào ngày hôm sau.

Tôi bật ra một tiếng thét xé tai, tựa nhưviên đạn phá vỡ sự tĩnh lặng của đêm.

Page 264: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Nó đánh thức tất cả đám con trai đangngon giấc trong các phòng tập thể; nóđánh thức người đầu bếp đang ngáy trongbếp; nó đánh thức ông quản lý đang ởtrong phòng ngủ; nó đánh thức cả nhữngcon chó hoang khiến chúng bắt đầu sủađiên cuồng.

Gupta không biết chuyện gì đã xảy ra vớiông ta. Ông ta vội vàng kéo quần lên vàcố xua Salim ra khỏi phòng. Nhưngngười đầu bếp, ông quản lý và nhữngngười bảo vệ đã trên đường tới phòngcủa Gupta. Đêm đó họ đã phát hiện racái bí mật dơ dáy của ông ta (mặc dù họchẳng làm được gì cả). Nhưng Guptacũng phát hiện ra tôi đã nấp sau rèm. Từđó trở đi ông ta trở thành kẻ thù không

Page 265: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đội trời chung của tôi. Salim bàng hoàngrun rẩy, nhưng không bị tổn thương. Cậuấy đã giũ bỏ lòng thù oán đối với ngườiHindu từ lâu rồi. Nhưng nỗi sợ bị ngượcđãi đã hằn sâu trong cậu suốt phần đờicòn lại.

Đó là một ngày mùa xuân đẹp trời. Nódường như đẹp hơn vì chúng tôi được rakhỏi những bức tường của trại giáodưỡng. Tất cả chúng tôi được một tổchức phi chính phủ quốc tế đưa đi chơimột ngày. Chúng tôi đi chơi quanh Delhitrên những chiếc xe bus có điều hòa nhiệtđộ. Chúng tôi ăn trưa tại vườn bách thúvà ngắm nhìn những con vật ở đó. Lầnđầu tiên tôi nhìn thấy hà mã, kangaroo,

Page 266: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

hươu cao cổ và con lười khổng lồ.Chúng tôi nhìn thấy những con bồ nông,hồng hạc và những con rái mỏ vịt. Sauđó chúng tôi được đưa tới Qutub Minar,tòa tháp cao nhất Ấn Độ. Vừa cười vừachen lấn xô đẩy nhau, chúng tôi trèo lêncầu thang và đứng ở ban công tầng hainhìn ra xung quanh. Cả đàn ông lẫn đànbà ở dưới mặt đất đều trông như nhữngcon kiến. Chúng tôi hét “Hooooo” vàlắng nghe âm thanh đó lịm dần trước khinó tới mặt đất. Cuối cùng chúng tôi đượcđưa đến India Gate để xem một lễ hộicarnival lớn. Mỗi đứa chúng tôi đượccho mười rupi để tiêu vào bất cứ trò hấpdẫn nào chúng tôi chọn. Tôi thích chơiđu quay khổng lồ, nhưng Salim túm tayáo tôi kéo tới một cái lều ghi “Pandit

Page 267: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Ramashankar Shastri”. “Người xemtướng tay nổi tiếng thế giới. Chỉ mườirupi cho một lần xem.” Một người đànông ngồi trong lều, mặc bộ dhoti kurta.Ông ta có bộ râu trắng, một chấm tilakmàu đỏ son trên trán cùng cặp kính lúpdày cộp. Một túm tóc màu đen thò ra từsau gáy.

“Tớ muốn xem tay,” Salim nói. “Chỉ mấtmười rupi thôi.”

“Đừng ngốc thế,” tôi nói với cậu ấy.“Những gã này chuyên lợi dụng sự cả tincủa người khác. Họ không biết tương laicủa cậu đâu. Vả lại, dù gì chăng nữa,trong tương lai của chúng mình cũng

Page 268: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chẳng có nhiều điều đáng được biết.”

“Tớ vẫn muốn xem tay,” Salim khăngkhăng.

“Được thôi.” Tôi đầu hàng. “Cậu cứviệc đi mà xem, nhưng tớ sẽ không dùngmười rupi của tớ vào cái việc tào laonày đâu.”

Salim trả tiền và háo hức chìa bàn taytrái ra. Người xem tướng tay lắc đầu.“Không, không phải tay trái. Con gái mớixem tay trái. Con trai phải xem tay phải.”

Page 269: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Salim vội chìa lòng bàn tay phải ra.Người xem tướng tay săm soi bằng kínhlúp và phân tích các đường chỉ tay loằngngoằng như thể chúng là tấm bản đồ củamột kho báu được chôn giấu. Cuối cùngông ta bỏ kính lúp xuống và bật ra tiếngthở phào mãn nguyện. “Cậu có một bàntay khác thường, cậu bé của tôi ạ. Tôichưa từng thấy một đường số mệnh nàotốt hơn. Tôi nhìn thấy một tương lai rấtxán lạn dành cho cậu.”

“Thật ư?” Salim phấn khởi. “Tôi sẽ trởthành người như thế nào?”

Ông Shastri rõ ràng không nghĩ về điềuđó. Ông ta nhắm mắt trong khoảng mười

Page 270: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

giây rồi mở mắt ra. “Cậu có một khuônmặt đẹp. Cậu sẽ trở thành diễn viên rấtnổi tiếng,” ông ta phán.

“Giống như Armaan Ali ư?” Salim kêuré lên vì vui mừng.

“Thậm chí còn nổi tiếng hơn,” ngườixem tướng tay nói. Ông ta quay sang tôi.“Cậu có muốn xem tay không? Chỉ mườirupi thôi.”

“Không, cảm ơn” tôi nói và dợm bướcrời khỏi lều, nhưng Salim ngăn tôi lại.

Page 271: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Không, Mohammad, cậu phải xem tay.Vì tớ, cậu làm ơn đi.”

Với vẻ cam chịu, tôi xùy ra mười rupicủa mình và chìa bàn tay phải ra.

Người xem tướng tay cau có nhìn tôitrong lúc chỉnh cặp kính dày cộp rồingắm nghía lòng bàn tay của tôi. Ông tanhìn chăm chú trong hơn năm phút. Ôngta ghi gì đó ra giấy và làm vài phép tính.

“Có chuyện gì vậy?” Salim hỏi, giọngthảng thốt.

Page 272: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Người xem tướng tay hơi cau mày và lắcđầu. “Đường trí tuệ của cậu thì rõ, nhưngđường tình cảm thì mờ. Và, quan trọngnhất, đường sống ngắn. Các sao có vẻkhông được tốt. Sự sắp hàng của cáchành tinh cho thấy điềm rủi. Gò Mộc tinhtốt, nhưng gò Thổ tinh lại loại bỏ điềuđó. Có những thử thách và cạm bẫy. Tôicó thể làm gì đó để giải hạn cho cậu,nhưng việc này sẽ tốn kém đấy.”

“Tốn bao nhiêu?”

“Khoảng hai trăm rupi. Sao cậu khônghỏi xin cha cậu nhỉ? Chẳng phải ông ấycó cả một cái xe bus to tướng sao?”

Page 273: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Tôi bật cười. “Ha! Thầy bói, trước khithêu dệt về tương lai của chúng tôi, lẽ raông nên kiểm tra xem chúng tôi thực ra làai. Chúng tôi không phải bọn trẻ nhà giàuđâu. Chúng tôi là những đứa trẻ mồ côiđến từ Trại giáo dưỡng Delhi ở TurmanGate và chiếc xe bus này không phải xecủa chúng tôi đâu. Mặc dầu vậy, ôngcũng đã lừa được của chúng tôi hai mươirupi rồi.” Tôi kéo Salim. “Nào, đi thôi.Chúng mình lãng phí thời gian như thế làđủ rồi.”

Khi chúng tôi bước ra khỏi lều, ngườixem tướng tay gọi tôi. “Nghe này! Tôimuốn cho cậu cái này.”

Page 274: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Tôi quay vào trong lều. Người xemtướng tay đưa cho tôi đồng xu một rupicũ.

“Đây là cái gì vậy, thầy bói?”

“Đó là đồng xu may mắn. Hãy giữ lấynó. Cậu sẽ cần đến nó đấy.”

Tôi nắm đồng xu trong tay.

Salim muốn ăn kem, nhưng chúng tôi chỉcó một rupi và chẳng mua nổi thứ gì cả.Chúng tôi nhìn những đứa trẻ khác tậnhưởng chuyến đu quay của chúng. Tôi

Page 275: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

tung đồng xu lên một cách bâng quơ vànó trượt khỏi tay tôi, lăn xuống dưới gầmchiếc ghế băng. Tôi cúi xuống nhặt nólên. Nó ngửa. Ngay bên cạnh nó là tờbạc mười rupi ai đó đánh rơi. Tựa nhưPhép mầu. Salim và tôi mua kem. Tôicẩn thận cất đồng xu vào túi. Nó đúng làchiếc bùa may mắn của tôi.

Salim thấy buồn vì tương lai của tôi hóara lại không được tươi sáng như của cậuấy, nhưng cậu ấy cũng phấn khởi trướctriển vọng trở thành một ngôi sao mànbạc. Trước mặt chúng tôi là một tấm ápphích lớn quảng cáo một bộ phim mới.Bằng những màu sắc trông đến sợ, nócho thấy một người anh hùng với khẩusúng trong tay, máu trên ngực và một

Page 276: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chiếc khăn rằn màu đen quấn quanh đầu;một tên vô lại đang nở nụ cười méo mó;một nữ nhân vật có bộ ngực đồ sộ. Salimnhìn chằm chằm vào tấm áp phích, ngâyngười ra.

“Cậu nhìn gì vậy, Salim?” tôi hỏi.

“Tớ đang cố hình dung xem liệu cái khănrằn màu đen này có hợp với tớ không,”Salim trả lời.

Chúng tôi ngồi trong lớp nhưng thầyJoshi, ông thầy bệ vệ chuyên ợ và ngoáymũi của chúng tôi, không dạy gì cả. Ôngấy đang đọc một cuốn tiểu thuyết được

Page 277: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

giấu kín đáo trong cuốn sách giáo khoaông ấy cầm trên tay. Chúng tôi giết thờigian bằng cách gấp máy bay giấy, khắchình lên bàn gỗ và ngủ gà ngủ gật. Bỗngnhiên Munna, người được sai đi thámthính ngoài hành lang, chạy vào. “Thưathầy, thưa thầy,” cậu ta nói như hết hơi,“ông quản lý đang tới.”

Thầy Joshi ợ một tiếng rõ to và vội vàngcất cuốn tiểu thuyết đi. Ông ấy bật ngóntay tanh tách rồi đứng dậy. “OK, các cậu,vậy chúng ta đang thảo luận về chủ đề gìnhỉ? Phải rồi. Tất cả các cậu đang nóicho tôi biết lớn lên các cậu muốn trởthành người như thế nào. Ai muốn làngười tiếp theo đây?”

Page 278: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Salim giơ tay. Đây là lần đầu tiên cậu ấygiơ tay.

“Được, Salim. Cậu muốn trở thành gìnào?”

“Em sẽ trở thành diễn viên nổi tiếng,thưa thầy. Một nhà chiêm tinh đã nói vớiem như vậy,” cậu ấy hớn hở nói.

Cả lớp cười ré lên.

Có hai lối giải thích về người được coilà ông lớn. Một số người nói đó là mộtnhà kinh doanh kim cương rất giàu không

Page 279: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

có con. Vậy nên thỉnh thoảng ông ấy tớitrại giáo dưỡng để nhận những đứa trẻlàm con nuôi và đưa chúng tới tư dinhtráng lệ của ông ta ở Mumbai. Nhữngngười khác nói rằng thực ra ông ấy sởhữu một trường học ở Mumbai, nơi ôngta đưa những đứa trẻ mà ông ta thấy cótriển vọng đến để đào tạo một cách bàibản. Dù gì chăng nữa, cũng có một điềurõ ràng. Nếu bạn được Sethji lựa chọn,cuộc đời của bạn coi như đã được địnhđoạt.

Salim không quan tâm Sethji là nhà kinhdoanh kim cương hay người sở hữutrường học. Cậu ấy chỉ quan tâm tớichuyện ông lớn đó đến từ Mumbai - trungtâm của ngành công nghiệp điện ảnh. Cậu

Page 280: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

ấy tin rằng Sethji tới để lôi cậu ấy rakhỏi đây và đưa cậu ấy đến thế giới chóilọi của Bollywood. Đó là vận mệnh củacậu ấy. Lời tiên đoán của người xemtướng tay sẽ trở thành sự thật.

Tất cả chúng tôi xếp hàng trong nhà ănbừa bộn để Sethji duyệt. Salim đã tắmrửa sạch sẽ. Thực ra, cậu ấy đã tắm balần, kỳ đi kỳ lại toàn thân để xóa bỏ mọidấu vết của ghét gúa. Cậu ấy mặc bộquần áo tươm tất nhất của mình. Tóc cậuấy được chải kỹ càng. Cậu ấy là cậu contrai xinh nhất trại. Nhưng tôi khó chịutrước sự liều lĩnh tuyệt vọng của cậu ấy.Nếu không được lựa chọn, cậu ấy sẽ suysụp.

Page 281: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Sethji cuối cùng cũng đến, đi cùng haingười đàn ông khác. Ông ta trông khônggiống một nhà kinh doanh kim cương.Ông ta trông giống một tên gangster hơn.Nhưng nào chúng tôi đã bao giờ nhìnthấy một nhà kinh doanh kim cương. Cólẽ họ trông giống những tên gangster.Ông ta có nước da ngăm đen và bộ râuđen rậm giống như râu của tên thổ phỉVeerappan. Ông ta mặc bộ vestbandgala. Một sợi dây chuyền vàng vừadày vừa dài buông thòng lõng từ cổ ôngta tới tận cúc áo thứ hai. Các ngón taycủa ông ta đeo đầy nhẫn có đính các viênngọc đủ màu sắc. Vài viên màu đỏ, vàiviên màu xanh da trời, vài viên màu xanhlá cây. Hai người đàn ông đi cùng ông tatrông không khác gì những tên tay sai.

Page 282: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Sau này tôi được biết hai người đó đượcgọi là Mustafa và Punnoose. Gupta đicùng họ, dẫn đường. Hai sợi dây chuyềnvàng của ông ta trông thật khiêm tốn sovới sợi dây chuyền của Sethji.

“Sethji, dường như ông quên chúng tôirồi, lâu lắm ông mới lại đến. Đã có nhiềuthằng bé mới vào trại kể từ lần cuối cùngông tới đây. Chắc chắn ông sẽ tìm thấynhiều thằng vừa ý,” Gupta nói với ông ta.

Cuộc xem xét bắt đầu. Tất cả chúng tôiphô ra nụ cười dễ mến nhất của mình.Sethji xem xét từng đứa con trai, nhìntừng đứa từ đầu đến chân bằng con mắtđánh giá. Tôi không biết ông ta tìm kiếm

Page 283: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

điều gì, bởi vì ông ta không hỏi chúng tôicâu nào, chỉ nhìn vào mặt chúng tôi thôi.Ông ta hoàn thành vòng xem xét đầu tiên.Ông ta thậm chí không thèm nhìn tôi đếnlần thứ hai. Sau đó ông ta duyệt cả hàngmột lần nữa. Khi đến chỗ Salim, ông tadừng lại.

“Tên cậu là gì?” ông ta hỏi bằng chấtgiọng nặng trịch của người miền Nam ẤnĐộ.

“S... Salim Ilyasi,” Salim lắp bắp trongcơn phấn khích.

“Thằng bé vào trại khi nào?” ông ta hỏi

Page 284: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Gupta.

“Khoảng mười một tháng trước, từChhapra ở Birha.”

“Nó bao nhiêu tuổi?”

“Tám.”

“Nó còn người thân nào không?”

“Không, Sethji. Cả nhà nó đã chết trongmột vụ bạo động cộng đồng.”

Page 285: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Buồn thật,” Sethji nói. “Nhưng nó đúnglà loại tôi cần. Ông chuẩn bị giấy tờ giúptôi được không?”

“Ông chỉ cần nói với tôi một tiếng, Sethjiạ. Bất cứ đứa nào ông muốn đều đượcgiao cho ông ngay lập tức. Đối với thằngbé này, chúng tôi sẽ đưa Mustafa ra vớivai trò ông chú. Ủy ban Bảo vệ và Chămsóc Trẻ em sẽ không gây khó dễ gì đâu.Thực ra, họ muốn tống được càng nhiềuđứa đi càng tốt.”

“Tốt. Chuyến này hãy cứ chọn một mìnhthằng bé này đã.”

Page 286: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Gupta nhìn Salim, rồi ông ta nhìn tôi, lúcnày đang đứng cạnh Salim. “Thằng bénày thì sao?” Ông ta chỉ vào tôi.

Sethji nhìn vào mắt tôi rồi lắc đầu. “Nóquá lớn.”

“Không đâu, Sethji, nó mới mười tuổithôi. Tên nó là Thomas. Nó nói tiếngAnh chuẩn đấy.”

“Cái đó với tôi chẳng quan trọng gì. Tôikhông cần nó. Tôi muốn thằng bé kiacơ.”

Page 287: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Hai thằng đó thân nhau lắm. Nếu nhậnSalim thì ông cũng phải nhận cảThomas.”

Sethji phát cáu. “Ông Gupta, tôi đã nóivới ông rằng tôi không muốn thằngThomas Womas nào hết. Tôi sẽ chỉ nhậnmột đứa và đó là Salim.”

“Tôi xin lỗi, Sethji, nhưng tôi cố nài ôngđấy. Nếu nhận Salim thì ông sẽ phải nhậnThomas. Đó là vụ giao dịch trọn gói.”

“Vụ giao dịch trọn gói ư?”

Page 288: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Đúng. Mua một tặng một. Tôi sẽ khôngbắt ông trả tiền để nhận Thomas đâu.”Gupta cười xếch đến mang tai, làm lộnhững chiếc răng ám màu trầu thuốc.

Sethji hội ý với mấy tên tay sai của ôngta.

“OK,” ông ta nói với Gupta. “Chuẩn bịgiấy tờ cho cả hai đứa đi. Thứ Hai tôi sẽđến đón chúng.”

Salim lao vào vòng tay tôi. Cậu ấy hạnhphúc quá. Đêm đó cậu ấy không ngủ vìphấn khích. Cậu ấy mơ về cuộc sống củamột diễn viên điện ảnh ở Mumbai. Về

Page 289: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

những buổi đi dạo cùng nam diễn viênAmitabh trong ánh hoàng hôn vàng rựctrên đường Marine Drive và những buổibình minh trên bãi biển Chowpatty cùngnam diễn viên Shahrukh. Đêm đó tôicũng không ngủ được. Tôi trở mình trằntrọc trên giường. Nhưng tôi không mơ vềnhững ngôi sao điện ảnh và thiên đường.Tôi mơ mình là một người bán hàng rongtrên vỉa hè, bán trái cây. Một người đànông da ngăm đen cúi xuống mua vài tráixoài của tôi. Tôi thấy sợi dây chuyềnvàng của ông ta buông thòng lõng. Ông taquẳng cho tôi mấy đồng tiền lẻ. Tôi bỏnhững trái xoài vào túi của ông ta, rồi bímật bỏ vào đó một quả chuối thối. Miễnphí.

Page 290: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Hành trình đến Mumbai bằng tàu hỏa củachúng tôi khá êm ả. Tôi và Salim ở toahạng hai có giường ngủ cùng với hai gãtay sai, Mustafa và Punnoose. Họ nóivới chúng tôi rằng Sethji đã đi trướcbằng máy bay. Mustafa và Punnoose vậnlungis, hút thuốc beedi, và gần như suốtchuyến đi chỉ ngủ và ngủ. Họ kể chochúng tôi rất ít về Sethji. Họ nói tên thậtcủa ông ấy là Babu Pillai, nhưng mọingười gọi ông ấy là Maman, có nghĩa là“chú” trong tiếng Malayalam. Ông xuấtthân từ Kollam ở Kerala, nhưng đã địnhcư ở Mumbai được một thời gian dài.Ông ấy là người rất tốt bụng, đã mở hẳnmột trường học dành cho trẻ em khuyếttật, giúp chúng gây dựng lại cuộc sống.Maman tin rằng những trẻ em khuyết tật

Page 291: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

gần với Thượng đế hơn. Ông ấy giảithoát trẻ em khỏi các trại giáo dưỡng,những cơ sở mà ông tin rằng chẳng là gìngoài những nhà tù dưới một cái tênkhác. Nếu Maman không cứu chúng tôira thì chúng tôi rốt cuộc cũng chỉ lụi cụilau kính chắn gió xe hơi tại các điểm đèngiao thông hoặc lau sàn nhà cho người tamà thôi. Giờ chúng tôi sẽ được dạy cáckỹ năng hữu ích và sẽ được đào tạo đểthành đạt. Mustafa và Punnoose là nhữngngười chào hàng xuất sắc. Cho đến cuốichuyến đi, tôi thậm chí tin rằng đượcMaman chọn là điều tốt nhất từng xảyđến với tôi và rằng cuộc đời tôi giờ đâysẽ thay đổi hoàn toàn.

Thỉnh thoảng đoàn tàu đi qua những khu

Page 292: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

ổ chuột nằm dọc bên rìa đường tàu nhưmột dải ruy băng bẩn thỉu. Chúng tôi nhìnthấy những đứa trẻ gần như trần truồng,bụng ỏng, vẫy chúng tôi trong khi mẹchúng rửa xoong nồi bằng thứ nước đụcngầu. Chúng tôi giơ tay vẫy lại.

Quang cảnh và âm thanh của Mumbainhấn chìm chúng tôi. Nhà ga Churchgatetrông y hệt như từng được chiếu trong bộphim Tình yêu ở Bombay. Có vẻ nhưSalim trông chờ sẽ tình cờ thấy Govindahát gần nhà thờ. Mustafa chỉ tay ra bãibiển ở phía đường Marine Drive. Tôi mêmẩn khi lần đầu tiên được chiêm ngưỡngcảnh đại dương, nơi những con sóngkhổng lồ trào lên xô vào bờ đá. Salim

Page 293: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

không nhìn cảnh đại dương hùng vĩ. Cậuấy nhìn những quán giải khát và nhữnghàng quà. “Đó là nơi Govinda vàRaveena đã ăn món bhel puri,” cậu ấygiơ tay chỉ một cách phấn khích. Chúngtôi đi qua đền thờ Haji Ali. Khi nhìn thấyđền thờ, Salim giơ hai tay lên cầu thánhAllah giống y hệt cách cậu ấy đã thấyAmitabh Bachchan làm trong phimNgười cu li. Chúng tôi đi qua các quậnWorli, Dadar và Mahim, Mustafa vàPunnoose chỉ cho chúng tôi thấy nhữngđịa điểm nổi bật. Đến pháo đài Mahim,Salim ra hiệu dừng xe lại.

“Có chuyện gì vậy?” Mustafa hỏi.

Page 294: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Không có gì. Cháu chỉ muốn xem nơinhững tên buôn lậu dỡ hàng trong phimMafia!”

Khi chúng tôi tới Bandra, Juhu vàAndheri, rải rác đó đây tư dinh tráng lệcủa các ngôi sao điện ảnh với những bứctường bao cao ngất và cả trung đội bảovệ mặc đồng phục, Salim trở nên ủy mị.Qua cửa sổ gắn kính phản quang củachiếc taxi, chúng tôi há hốc miệng nhưđám dân quê lần đầu ra thành phố trướcnhững ngôi nhà gỗ một tầng trải dài vànhững tòa chung cư cao tầng. Cứ như thểchúng tôi đang ngắm nhìn Mumbai quacặp kính râm. Mặt trời dường như rực rỡhơn, không khí dường như mát mẻ hơn,con người dường như sung túc hơn, thành

Page 295: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

phố rộn ràng trong niềm hạnh phúc đượcchia sẻ không gian với những siêu saoBollywood.

Chúng tôi tới đích đến của mình ởGoregaon. Nhà của Maman không phảingôi nhà một tầng tráng lệ mà chúng tôimong đợi. Nó là tòa nhà lớn đổ nát nằmtrong một cái sân có một khu vườn nhỏvà hai cây cọ. Nó được bao quanh bởimột bức tường chăng dây thép gai ở bêntrên. Hai người đàn ông da ngăm đendáng người cân đối vận lungis mỏngđang ngồi bên hiên hút thuốc lá beedi.Tay họ cầm gậy tre to. Họ ngồi vắt tréochân và chúng tôi nhìn thấy loáng thoángđồ lót kẻ sọc của họ. Mùi rượu gạo rất

Page 296: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đậm tỏa ra từ người họ. Punnoose nóiliến thoắng với họ bằng tiếngMalayalam. Từ duy nhất tôi có thể ngheđược là “Maman”. Họ rõ ràng là nhữngngười canh gác làm thuê cho ông BabuPillai.

Khi chúng tôi bước vào trong nhà,Mustafa chỉ tay về phía một dãy nhàđược lợp bằng tôn múi trông giống nhưnhững cái lán rộng ở phía bên kia sân.“Đó là trường học mà Maman lập nêndành cho trẻ em khuyết tật. Bọn trẻ sốngtại đó luôn.”

“Sao cháu chẳng nhìn thấy đứa trẻ nàohết?” tôi hỏi.

Page 297: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Chúng đi học nghề cả rồi. Đừng lo, đếntối các cậu sẽ gặp chúng. Đi nào, tôi sẽchỉ phòng cho các cậu.”

Phòng của chúng tôi nhỏ và chật chội, cómột bộ giường tầng và một chiếc gươngdài gắn vào tường. Salim nhận giườngbên trên. Chúng tôi có thể sử dụng phòngtắm ở dưới tầng hầm. Phòng tắm có mộtbồn tắm và một vòi tắm hoa sen. Nókhông sang trọng như những ngôi nhà củacác ngôi sao điện ảnh nhưng như thế làtốt rồi. Có vẻ như chúng tôi là những đứatrẻ duy nhất sống trong ngôi nhà.

Buổi tối hôm đó Maman đến gặp chúngtôi. Salim nói cho ông ta biết cậu ấy

Page 298: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

phấn khởi ra sao khi được ở Mumbai vàmuốn được trở thành một ngôi sao điệnảnh đến mức nào. Maman mỉm cười khinghe điều đó. “Yêu cầu đầu tiên và trênhết để trở thành một ngôi sao điện ảnh làkhả năng hát múa. Cậu có biết hátkhông?” ông ta hỏi Salim.

“Không,” Salim nói.

“Ái chà, đừng lo. Tôi sẽ thu xếp để mộtgiáo viên âm nhạc hàng đầu đến dạy cậu.Chẳng bao lâu cậu sẽ giống như KishoreKumar cho mà xem.”

Salim trông như thể sắp ôm chầm lấy

Page 299: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Maman, nhưng cậu ấy đã kiềm chế được.

Tối đó chúng tôi sang trường ăn tối.Trường có một nhà ăn bừa bộn chẳngkhác gì cái nhà ăn ở trại giáo dưỡng, vớisàn nhà được làm bằng chất liệu rẻ tiền,những chiếc bàn gỗ dài và một tay đầubếp giống y hệt tay đầu bếp của chúng tôiở trại giáo dưỡng. Người ta bảo tôi vàSalim ngồi vào cái bàn tròn nhỏ cùngvới Mustafa. Chúng tôi được phục vụtrước khi những đứa trẻ khác tới nhà ăn.Thức ăn nóng sốt ngon lành, một sự cảithiện rõ rệt so với thức ăn nhạt nhẽo màchúng tôi ăn ở Delhi.

Bọn trẻ, từng đứa từng đứa một, xuất

Page 300: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

hiện ở nhà ăn, và ngay lập tức thách thứcđịnh nghĩa của chúng tôi về địa ngục. Tôinhìn thấy những thằng bé không có mắt,dò dẫm đường đi với sự trợ giúp củanhững chiếc gậy; những thằng bé với tứchi khòng khoèo, méo mó, lết đến bàn ăn;những thằng bé cụt chân phải đi bằngnạng; những thằng bé với cái miệng kỳ dịvà ngón tay cong queo, ăn bánh mì kẹpgiữa hai khuỷu tay. Một số đứa trông nhưnhững thằng hề. Chỉ có điều chúng làmhai đứa tôi khóc thay vì cười. Thật maylà Salim và tôi gần như đã ăn xong.

Chúng tôi nhìn thấy ba đứa con trai đứngở một góc nhìn những đứa khác ăn,nhưng không được nhận thức ăn. Mộtđứa liếm môi. “Mấy cậu kia là ai vậy?”

Page 301: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

tôi hỏi Mustafa. “Tại sao các cậu ấykhông ăn?”

“Bọn chúng bị phạt,” Mustafa nói. “Vìkhông hoàn thành công việc. Đừng lo,chúng sẽ ăn sau.”

Ngày hôm sau giáo viên dạy nhạc tới.Ông ấy là một người còn khá trẻ, khuônmặt trái xoan được cạo nhẵn nhụi, tai to,những ngón tay xương xẩu. Ông ấy mangtheo một chiếc đàn đạp hơi. “Hãy gọi tôilà Masterji,” ông ấy bảo chúng tôi. “Giờhãy lắng nghe tôi hát.” Chúng tôi ngồitrên sàn chăm chú đến say mê trong khiông ấy hát, “Sa re ga ma pa dha ni sa.”Sau đó ông ấy giảng giải, “Đây là bảy

Page 302: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nốt cơ bản xuất hiện trong mỗi và mọibản nhạc. Nào, hãy mở miệng ra và hátto những nốt này lên. Hãy để âm thanhthoát ra, không phải từ miệng, không phảitừ mũi, mà từ cổ họng các cậu.”

Salim hắng giọng và bắt đầu hát. “Sa rega ma pa dha ni sa.” Cậu ấy hát vớitoàn bộ sức bật của cổ họng, hát mộtcách phóng túng. Căn phòng vang lên âmthanh của những nốt nhạc mạch lạc docậu ấy thể hiện. Giọng cậu ấy bay khắpcăn phòng, ngân lên thanh khiết và trongsáng.

“Rất tốt.” Thầy giáo vỗ tay. “Cậu có chấtgiọng trời cho, rất tự nhiên. Tôi tin rằng

Page 303: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

với sự luyện tập miệt mài, chẳng bao lâunữa cậu sẽ có thể hát thoải mái trong cảba quãng tám rưỡi.” Rồi ông ấy nhìn tôi.“OK. Nào, sao cậu không hát chínhnhững nốt nhạc ấy nhỉ?”

“Sa re ga ma pa dha...” Tôi cố gắnghát, nhưng giọng tôi bị vỡ và các nốtnhạc trở nên rời rạc tựa như một nắm bibị rơi xuống sàn nhà.

Thầy giáo dùng ngón tay bịt tai. “HareRam... Hare Ram... Cậu hát như bò rốngấy. Tôi sẽ phải đánh vật với cậu cho màxem.”

Page 304: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Salim vội cứu nguy cho tôi. “Không phảiđâu, Masterji, Mohammad cũng có chấtgiọng tốt. Cậu ấy thét rất giỏi.”

Trong hai tuần tiếp theo, Masterji dạychúng tôi một số bài thánh ca của các vịthánh nổi tiếng và dạy chúng tôi cáchchơi đàn đạp hơi. Chúng tôi học tácphẩm doha của Kabir, những bài bhajancủa Tulsidas và Mirabai. Masterji làmột thầy giáo tốt. Ông không chỉ dạychúng tôi các bài hát mà còn giải thíchcho chúng tôi những sự thật tâm linhphức tạp được miêu tả sinh động qua cácbài hát bằng ngôn ngữ đơn giản dễ hiểucủa tầng lớp bình dân. Tôi đặc biệt thíchKabir, người đã nói trong một khổ thơcủa mình như sau:

Page 305: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Maala pherat jug bhaya

mita na man ka pher

kar ka manka chhod de

man ka manka pher.

Anh đã lần tràng hạt suốt một kỷnguyên rồi

Nhưng cái đầu của anh chẳng điđược phân nửa

Page 306: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Hãy bỏ tràng hạt trong tay anhxuống

Và bắt đầu lần tràng hạt trong timanh đi.

Việc Salim là người đạo Hồi không mấyquan trọng đối với thầy giáo khi ông dạycậu những bài bhajan bằng tiếng Hindi.Bản thân Salim hầu như không hề thấyphiền phức. Nếu Amitabh Bachchan cóthể đóng vai một anh cu li theo đạo Hồivà Salma Khan có thể đóng vai một vịhoàng đế theo đạo Hindu, thì SalimIlyasi có thể hát Thumaki Chalat RamChandra Baajat Painjaniya với niềmthích thú không kém gì một thầy tu.

Page 307: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Trong giai đoạn này Salim và tôi quenbiết một số đứa con trai khác ở trườngtrẻ em khuyết tật bất chấp những nỗ lựctinh vi của Mustafa và Punnoose nhằmngăn không cho chúng tôi giao thiệp quánhiều với những đứa trẻ mà họ phát âmsai là trẻ “handclapped”[7]. Chúng tôiđược biết về quá khứ buồn của nhữngcậu con trai đó và phát hiện ra rằng nóiđến những người họ hàng tàn nhẫn vàcảnh sát thì Mumbai chẳng khác gì Delhi.Nhưng khi chúng tôi biết nhiều hơn vềnhững đứa trẻ đó, sự thật về Maman cũngbắt đầu hé mở.

Chúng tôi làm bạn với Ashok, cậu bémười ba tuổi có một cánh tay dị dạng, và

Page 308: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

được trải nghiệm cảm giác sửng sốt đầutiên.

“Bọn tớ không phải học sinh củatrường,” cậu ấy nói với chúng tôi. “Bọntớ là ăn mày. Bọn tớ đi ăn xin trên cácchuyến tàu hỏa địa phương. Vài đứatrong bọn tớ còn là kẻ móc túi.”

“Thế tiền các cậu kiếm được thì sao?”

“Họ yêu cầu bọn tớ nộp tiền cho ngườicủa Maman để đổi lấy nơi ở và thức ăn.”

“Cậu muốn nói Maman là gangster ư?”

Page 309: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Các cậu đã nghĩ gì nào? Ông ta khôngphải thiên thần, nhưng ít ra một ngày ôngấy cũng cho chúng tớ hai bữa no nê.”

Lòng tin của tôi dành cho Maman đã tanvỡ, nhưng Salim thì vẫn tiếp tục đặt niềmtin vào bản chất tốt đẹp của con người.

Chúng tôi tình cờ gặp Raju, một đứa contrai mười tuổi bị mù.

“Sao hôm nay cậu lại bị phạt?”

“Vì tớ không kiếm được đủ tiền.”

Page 310: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Mỗi ngày cậu phải nộp bao nhiêutiền?”

“Tất cả số tiền bọn tớ kiếm được.Nhưng nếu nộp dưới một trăm rupi,cậu sẽ bị phạt.”

“Khi đó sẽ có chuyện gì?”

“Cậu sẽ không nhận được thức ăn. Cậusẽ ngủ với cái bụng đói meo. Lũ chuột sẽăn bụng cậu.”

“Này, cầm lấy cái bánh chapatti này đi.Chúng tớ để dành nó cho cậu đấy.”

Page 311: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Chúng tôi nói chuyện với Radhey, mộtđứa con trai mười một tuổi bị mất mộtchân.

“Sao cậu không bao giờ bị phạt? Cậuluôn kiếm đủ tiền.”

“Shh... Đó là bí mật.”

“Đừng lo. Chúng tớ biết giữ bí mật mà.”

“OK. Nhưng đừng có nói cho những đứakhác biết nhé. Các cậu biết không, cómột nữ nghệ sĩ sống ở Juhu Vile Parle.Hễ khi nào không kiếm đủ tiền là tớ lại

Page 312: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

tìm đến cô ấy. Cô ấy không chỉ cho tớthức ăn mà còn cho tớ tiền để bù vàokhoản thiếu hụt.”

“Tên cô ấy là gì?”

“Neelima Kumari. Người ta nói cô ấytừng có thời khá nổi tiếng.”

“Trông cô ấy như thế nào?”

“Hồi trẻ chắc hẳn cô ấy rất đẹp, nhưnggiờ cô ấy đang già đi. Cô ấy nói với tớcô ấy đang cần người giúp việc nhà. Nếukhông mất một chân thì tớ đã trốn khỏi

Page 313: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đây và đến giúp việc cho cô ấy rồi.”

Đêm đó tôi mơ thấy mình đến một ngôinhà ở Juhu Vile Parle. Tôi nhấn chuôngvà đợi. Một người đàn bà cao ráo ra mởcửa. Cô ấy vận sari trắng. Gió mạnh bắtđầu rít lên, làm cho mái tóc đen dài củacô ấy bay lòa xòa, che khuất khuôn mặt.Tôi mở miệng định nói gì đó và rồi nhậnthấy cô ấy đang nhìn xuống phía dướingười tôi. Tôi nhìn xuống và choángváng phát hiện ra mình không có chân.

Tôi choàng tỉnh, người ướt đẫm mồ hôi.

Chúng tôi được giới thiệu với Moolay,

Page 314: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

một cậu con trai mười ba tuổi bị cụt mộttay.

“Tớ ghét cuộc sống của mình,” cậu ấynói.

“Sao cậu không trốn đi?”

“Trốn đi đâu? Đây là Mumbai, khôngphải làng của tớ. Trong cái thành phốrộng lớn này chẳng có chỗ nào để cậugiấu cái đầu của cậu đâu. Thậm chí đểngủ trong một cái ống cống thì cậu vẫncần có các mối quan hệ. Cậu cần có sựbảo vệ của những tên gangster khác.”

Page 315: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Những tên gangster khác ư?”

“Đúng vậy. Tháng trước hai cậu con traiđã trốn đi. Ba ngày sau họ trở lại. Họkhông thể tìm được việc làm. Băng nhómcủa Bhiku không cho phép họ hoạt độngtrong địa bàn của chúng. Ở đây ít rachúng tớ cũng có thức ăn và chỗ trú ngụ,và khi chúng tớ làm việc cho Maman thìkhông băng nhóm nào quấy nhiễu chúngtớ.”

“Chúng tớ không muốn dính dáng đếnbăng nhóm nào hết,” tôi nói với cậu ấyvà đọc một bài doha. “Kabira KharaBazaar Mein, Mange Sabki Khair, NaKahu Se Dosti, Na Kahu Se Bair...

Page 316: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Kabir ở trong khu buôn bán, chỉ muốn cósức khỏe tốt; Ông chẳng muốn làm bạncũng chẳng muốn trở thành kẻ thù của aihết.”

Chúng tôi gặp Sikandar, cậu con traiđược mua từ Pakistan.

Một làn sóng phấn khích lan khắp phòngăn bừa bộn. Một đứa trẻ mới đã đến.Mustafa dẫn tới một người bạn mới vàtất cả chúng tôi vây lấy cậu ta. Mustafalà người phấn khích nhất. “Sáng naychúng tôi vớ được cậu này từ lô hàng kýgửi của Shakeel Rana,” anh ta nói và vỗđùi vẻ khoái chí.

Page 317: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Đứa con trai đó không quá mười haituổi. Chúng tôi chạm vào người cậu tanhư thể cậu ta là một con thú bị nhốttrong chuồng. Nhưng cậu ta trông khônggiống một con thú. Với khuôn mặt hìnhtrái xoan, cái đầu thon thon, cặp mắt củangười Hoa, mũi dày và đôi môi mỏng,cậu ta trông giống người ngoại quốc màchúng tôi nhìn thấy trong màn quảng cáotrên truyền hình của hãng bánh quyBritannia hơn. Mustafa nói vớiPunnoose, “Nó đến từ đền thờ Shah Dolaở Punjab, Pakistan. Những thằng bé nhưthằng này được gọi là ‘Trẻ Chuột’.”

“Tại sao chúng lại có cái đầu như thếnhỉ?”

Page 318: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Tôi nghe nói người ta đặt một cái vòngsắt lên đầu đứa trẻ để làm cho đầu nóngừng phát triển. Vì thế chúng mới có cáikiểu đầu như vậy.”

“Tôi nghĩ nó có nhiều tiềm năng đấy.Maman chắc sẽ hài lòng,” Punnoose nói.

“Đúng vậy,” Mustafa đồng tình. “Mộtmón hàng có giá trị cao thực sự.”

Vì lý do nào đó, cậu bé chuột làm tôinhớ tới một con gấu mà tôi và ChaTimothy đã có lần nhìn thấy ở quảngtrường Connaught. Nó có một cái vòngcổ chặt khít và một cái rọ mõm màu đen.

Page 319: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Chủ của nó chọc nó khá mạnh bằng mộtcái gậy nhọn đầu và nó đứng bằng haichân sau, chào những người đứng vâyquanh. Người ta ném xu cho nó. Ngườichủ nhặt tiền và lôi nó đi biểu diễn ở chỗkhác. Tôi bị ấn tượng mạnh bởi đôi mắtcủa con gấu, đôi mắt dường như buồnđến nỗi tôi phải hỏi Cha Timothy, “Gấucó khóc không ạ?”

Tôi phát hiện Jitu đang trốn trong tủ.

Cậu ấy cầm trong tay một cái túi ni lôngchứa thứ gì đó màu trắng vàng. Cậu ấyđể miệng túi mở kề sát mũi và miệng rồihít thật sâu, ép đáy túi về phía mặt. Quầnáo cậu ấy có mùi sơn và mùi dung môi.

Page 320: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Mũi cậu ấy mọc mụn. Miệng cậu ấy đầymồ hôi và dớt dãi. Sau khi cậu ấy hít cáithứ ấy vào, đôi mắt nửa nhắm nửa mởcủa cậu ấy trở nên lờ đờ còn hai tay bắtđầu run.

“Jitu... Jitu,” tôi lay người cậu ấy. “Cậuđang làm gì vậy?”

“Đừng làm phiền tớ,” cậu ấy nói bằnggiọng uể oải. “Tớ đang phiêu du trênkhông trung. Tớ đang ngủ trên những đámmây.”

Tôi đập vào người cậu ấy. Cậu ấy ho rađờm đen.

Page 321: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Tớ bị nghiện keo hồ,” sau đó cậu ấy nóivới tôi. “Tớ mua nó từ người sửa giày.Keo hồ giúp tớ loại bỏ cảm giác đói vàđau đớn. Tớ nhìn thấy những màu sắc rựcrỡ, và thỉnh thoảng thấy cả mẹ tớ nữa.”

Tôi hỏi xin cậu ấy một ít keo hồ xài thử.Sau khi hít vào, tôi bắt đầu cảm thấy hơichóng mặt, sàn nhà dưới chân dường nhưchuyển động và tôi bắt đầu nhìn thấynhững hình ảnh. Tôi nhìn thấy một ngườiđàn bà cao quấn sari trắng bế một đứa bétrong tay. Gió rít làm tóc cô ấy bay lòaxòa, che khuất khuôn mặt. Nhưng đứa bégiơ bàn tay nhỏ xíu của nó lên và dùngnhững ngón tay dịu dàng vén tóc cô ấy,làm khuôn mặt cô lộ ra. Nó nhìn thấy haicon mắt trũng sâu, bơ phờ, một cái mũi

Page 322: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

khoằm, những cái răng sắc nhọn lấploáng máu tươi, và giòi bọ bò ra từ dướilớp da nhăn nheo chảy sệ xuống dướicằm. Nó thét lên kinh hoàng và ngã lộnkhỏi lòng cô ấy.

Tôi không dám thử hít keo hồ một lầnnào nữa.

Trong khi đó, khóa học nhạc của chúngtôi sắp kết thúc. Masterji vô cùng hàilòng trước sự tiến bộ của Salim. “Giờcậu đã thông thạo kỹ thuật thanh nhạc.Chỉ còn lại mỗi một bài học nữa thôi.”

“Đó là bài học gì ạ?”

Page 323: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Bài bhajan của Surdas.”

“Surdas là ai ạ?”

“Ông ấy là người nổi tiếng nhất trong tấtcả các ca sĩ bhakti, đã sáng tác hàngnghìn bài hát ngợi ca thần Krishna. Mộtngày nọ ông ấy bị ngã xuống một cáigiếng bỏ hoang. Ông ấy không thể ra khỏiđó được. Ông ấy ở dưới đó sáu ngàyliền. Ông ấy không ngừng cầu nguyện vàvào ngày thứ bảy ông ấy nghe thấy tiếngmột đứa trẻ bảo ông hãy nắm lấy tay nóđể nó có thể kéo ông lên. Với sự giúp đỡcủa cậu bé, Surdas đã ra khỏi cái giếngđó, nhưng cậu bé đã biến mất. Cậu bé ấychẳng phải là ai khác mà chính là thần

Page 324: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Krishna. Sau đó Surdas dâng hiến cảcuộc đời mình sáng tác những ca khúcngợi ca thần Krishna. Với cây đànektara một dây trong tay, ông bắt đầu hátnhững bài hát kể về tuổi thơ củaKrishna.” Masterji bắt đầu hát, “Akhiyanhari darshan Ki Pyasi - Đôi mắt conkhao khát được thấy người, thưa thầnKrishna.”

“Tại sao đôi mắt ông ấy lại khao khátạ?” tôi hỏi.

“Tôi chưa nói cho các cậu biết ư?Surdas bị mù hoàn toàn.”

Page 325: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Vào ngày cuối cùng trong chương trìnhhọc nhạc của chúng tôi, Masterji dànhcho Salim những cái ôm hôn dồn dập vìcậu ấy đã thể hiện rất hoàn hảo một bàibhajan của Surdas. Tôi cáu kỉnh vàkhông được tập trung cho lắm. Nhữngcuộc gặp gỡ của tôi với các cậu bé củaMaman đã khiến tôi rối trí. Mặc dầu theomột nghĩa nào đó tất cả chúng tôi đều lànhững đứa con của Thượng đế bất toàn,nhưng những cậu bé của Maman đối vớitôi dường như là một lũ trẻ đặc biệt thiệtthòi.

Punnoose vào phòng nói chuyện vớiMasterji. Họ nói khẽ, sau đó Punnooselấy ví ra và bắt đầu đếm tiền. Anh ta đưamột xấp tiền cho ông thầy dạy nhạc và

Page 326: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

ông ấy vội đút vào túi áo kurta với vẻhàm ơn. Họ cùng nhau bước ra khỏiphòng, để tôi ở lại với Salim và cây đànđạp hơi.

“Lẽ ra tớ đừng bao giờ rời khỏi Delhi,”tôi nói với Salim. “Cậu ít ra cũng có thểtrở thành một ca sĩ xuất sắc, nhưng tớ thìchẳng được gì từ chuyến đi này.”

Đúng lúc đó tôi để ý thấy có tờ bạc mộttrăm rupi nằm trên sàn. Chắc hẳnPunnoose đã đánh rơi trong khi đếm tiền.Cảm giác đầu tiên trong tôi thôi thúc tôibỏ nó vào túi mình, nhưng Salim giật lấyđồng tiền, khăng khăng đòi tôi phải đemtrả cho người đánh rơi. Vậy là chúng tôi

Page 327: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đi xuôi theo hành lang tới căn phòngđược Maman dùng làm văn phòng riêng,nơi Punnoose và Mustafa thường lui tới.

Khi tới cửa phòng, chúng tôi nghe thấynhững giọng nói từ bên trong vọng ra.Maman đang nói với Punnoose.

“Vậy ông thầy đã nói gì sau khi kết thúccác bài học? Càng ngày ông ta càng đắtgiá đấy.”

“Ông ta nói thằng lớn vô dụng, nhưngthằng nhỏ có nhiều tiềm năng. Ông ta nóiông ta chưa bao giờ đào tạo được mộtđứa trẻ nào có năng khiếu hơn thằng bé

Page 328: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đó.”

“Vậy anh nghĩ thằng đó có thể mang về ítnhất ba trăm rupi không?”

“Ba trăm rupi đã là gì chứ? Khi nó hát,đó là ma lực. Còn mặt nó thì sao? Ai cóthể cầm lòng trước khuôn mặt của nó?Tôi xin nói khả năng nó mang về bốntrăm rupi nằm trong tầm tay. Chúng ta vớbở rồi, Maman ạ.”

“Thế còn thằng kia thì sao? Cái thằngcao ấy?”

Page 329: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Ai thèm quan tâm chứ? Thằng khốn đósẽ phải tự lo cho bản thân. Hoặc là mỗitối mang về cho chúng ta một trăm rupihoặc là nó chịu nhịn đói.”

“OK. Từ tuần tới hãy đưa bọn nó lênhành nghề trên tàu. Tối nay chúng ta sẽxử lý chúng. Sau bữa tối.”

Khi nghe thấy những lời đó một cảm giácớn lạnh chạy dọc xương sống tôi. Tôichộp lấy tay Salim và chạy về phòng.Salim vẫn chưa hiểu cuộc nói chuyện màchúng tôi vừa nghe thấy, và chưa hiểunhững con số ám chỉ điều gì. Nhưng tôithì cảm thấy như thể có một lưỡi cưađang cưa trong óc mình.

Page 330: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Salim, chúng mình phải trốn khỏi nơinày. Ngay bây giờ.”

“Nhưng tại sao?”

“Bởi vì có điều gì đó rất tồi tệ sẽ xảyđến với chúng mình tối nay, sau bữa tối.”

“Tớ không hiểu.”

“Tớ hiểu tất cả. Cậu có biết tại saochúng mình lại được dạy những bàibhajan của Surdas không?”

“Bởi vì ông ấy là một nhà thơ vĩ đại?”

Page 331: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Không. Bởi vì ông ấy bị mù. Và tối naychính chúng ta cũng sẽ thành ra như thế,để người ta có thể đẩy chúng ta đi ăn xintrên các chuyến tàu hỏa địa phương. Giờtớ tin rằng tất cả những đứa con trai tậtnguyền mà chúng mình đã gặp ở đây đềubị Maman và tay chân của ông ta cố tìnhlàm cho thành tàn phế.”

Nhưng sự tàn bạo như vậy vượt quá khảnăng nhận thức của Salim. Cậu ấy muốnở lại.

“Sao cậu không bỏ trốn một mình?” cậuấy hỏi tôi.

Page 332: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Tớ không thể đi mà không có cậu.”

“Tại sao?”

“Bởi vì tớ là thiên thần hộ mệnh của cậu,và cậu là một phần trong vụ giao dịchtrọn gói của tớ.”

Salim ôm chầm lấy tôi. Tôi lấy đồng xumột rupi từ trong túi áo ra. “Nhìn này,Salim,” tôi nói với cậu ấy. “Cậu tin vàosố mệnh, đúng không? Vậy hãy để đồngxu này định đoạt tương lai của chúngmình. Nếu nó ngửa chúng mình sẽ đi, nếusấp chúng mình sẽ ở lại. OK?”

Page 333: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Salim gật đầu. Tôi tung đồng xu lên. Nóngửa.

Salim cuối cùng cũng đành phải đồng ýtrốn khỏi hang ổ của Maman, nhưng tâmtrí cậu ấy tràn ngập hoài nghi. “Chúngmình sẽ đi đâu đây? Chúng mình sẽ làmgì đây? Chúng mình không quen biết mộtai trong thành phố này.”

“Tớ biết chúng mình sẽ đi đâu. Cậu cònnhớ cô diễn viên Neelima Kumari màRadhey đã kể với chúng mình không? Côấy cần một người giúp việc. Tớ có địachỉ của cô ấy và tớ cũng biết chuyến tàunào sẽ chạy tới đó.”

Page 334: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Hay là tới gặp cảnh sát?”

“Cậu điên à? Cậu không học được gì từDelhi sao? Làm gì thì làm, đi đâu thì đi,đừng bao giờ tới gặp cảnh sát. Đừng baogiờ.”

Chúng tôi ở trong phòng tắm dưới tầnghầm lắng nghe tiếng nước đều đặn rỏxuống từ cái vòi nước rò rỉ. Salim ngồitrên vai tôi với một con dao trong tay,đang cố tháo những chiếc bu lông cốđịnh tấm lưới sắt vào khung cửa sổ.

“Nhanh lên,” tôi thì thầm qua kẽ răng.

Page 335: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Ở phía trên, những tên lính canh củaMaman đang nện gót trong phòng củachúng tôi, mở các tủ to tủ nhỏ. Chúng tôinghe thấy tiếng quát tháo chửi rủa. Mộtcái chai bị vỡ, càng làm thần kinh củachúng tôi thêm căng thẳng. Salim khiếpsợ. Cậu ấy thở nhanh với những hơi thởngắn, hổn hển. Nhịp tim của tôi đập mạnhhơn cho đến khi tôi nghe thấy tiếng đậpcủa nó. Tiếng bước chân nghe gần hơn.

“Chỉ còn một chiếc nữa thôi,” Salim nói.“Nhưng nó bị kẹt. Tớ không nghĩ tớ cóthể tháo nó ra được.”

“Làm ơn... Làm ơn thử một lần nữa đi!”Tôi thúc bách cậu ấy. “Sự sống của

Page 336: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chúng ta phụ thuộc vào nó đấy.”

Salim vặn cái bu lông với sự gấp gápvừa được phục hồi, xoáy con dao vào nóbằng toàn bộ sức lực của mình. Cuốicùng cái bu lông cũng phải khuất phục.Cậu ấy tháo bốn cái bu lông và nhấc tấmlưới sắt ra. Chúng tôi có thể nhìn thấynhững cây cọ ở bên ngoài đang đung đưatheo gió nhẹ. Chỉ có một khoảng trốngvừa đủ để chúng tôi chui ra ngoài. Đámtay sai của Maman sắp đi xuống cầuthang dẫn tới tầng hầm khi Salim chuiqua cửa sổ. Rồi cậu ấy nắm tay tôi giúptôi trườn ra ngoài. Chúng tôi trèo tới mộtđống sỏi đá lẫn gạch vụn, thở hổn hà hổnhển. Trăng tròn, đêm yên tĩnh. Chúng tôihít không khí trong lành vào phổi, hít thật

Page 337: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

sâu. Không khí có mùi dừa.

Chúng tôi đang ngồi trên chuyến tàu hỏađịa phương rời Goregaon tiến về phíatrung tâm của cái thành phố rộng lớn này.Vào thời điểm này của đêm tàu khôngđông và trong khoang của chúng tôi chỉcó vài hành khách. Họ đọc báo, chơi bài,chỉ trích chính phủ và đánh rắm. Mộtngười bán nước giải khát rong bước vàokhoang tàu của chúng tôi, mang theo mộthộp nhựa giữ lạnh chật ních những chainước giải khát đủ màu. “Coke, Fanta,Thums Up, Limca, 7 UP,” anh ta gào lênbằng cái giọng the thé. Những chai nướcđều được làm lạnh, chúng tôi có thể thấyhơi ẩm ngưng tụ thành những giọt nước

Page 338: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nhỏ li ti trên thành chai. Salim nhìnnhững chai nước giải khát rồi đưa lưỡira liếm đôi môi khô nẻ. Cậu ấy sờ túingực và vỗ vỗ lên nó vẻ yên tâm. Ngườibán hàng rong nhìn cậu ấy bằng ánh mắthy vọng. Salim lắc đầu và anh ta bướcđi.

Chẳng bao lâu sau một người bán hàngkhác bước vào, một ông già để râu đeokính mắt tròn. Có một cái khay lớn đượcđeo ở cổ ông ta trong chứa đầy những cáihộp han gỉ, những chai thủy tinh mờ đụcvà những túi ni lông nhỏ đựng riêng rẽcác thứ rễ cây, lá khô, bột, hạt. “YusufFahim, bác sĩ lưu động,” ông ta rao.“Tôi có thuốc trị mọi chứng bệnh. Từbệnh ung thư cho đến chứng táo bón, hãy

Page 339: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nói cho tôi biết quý vị bị bệnh gì.”Không may cho ông ta, trong khoang củachúng tôi chẳng có ai bị ốm, và ông tamau chóng rời khỏi đó, bỏ lại cái mùihăng hăng của nghệ và gừng.

Chúng tôi nhìn những ngọn đèn thành phốlung linh khi đoàn tàu chạy qua các khudân cư và sân vận động. Chúng tôithoáng nhìn thấy người dân ngồi trongphòng khách nhà họ, xem vô tuyến, ăntối, dọn giường ngủ. Khi đích đến củachúng tôi chỉ còn cách hai trạm dừngnữa, chúng tôi nghe thấy tiếng chân bướclệt sệt từ phía đằng xa khoang tàu.

Một thằng bé còm nhom khoảng bảy tám

Page 340: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

tuổi xuất hiện. Nó mặc áo màu xanh datrời và cái quần soóc bẩn thỉu. Nó bướcđi với sự trợ giúp của một cái gậy vàtrong tay cầm một cây đàn ektara. Chúngtôi không nhận ra nó: nó không phải làmột trong những đứa trẻ ở chỗ Maman.

Nó dừng lại cách chỗ chúng tôi khôngquá năm mét rồi đột nhiên vận hết hơi cấtgiọng thể hiện bài “Sunire Maine NirbalKe Balaram - Tôi nghe nói Krishna đếngiúp đỡ những người ốm yếu,” một trongnhững bài thơ nổi tiếng nhất của Surdas.

Chúng tôi co rúm người lại trước chấtgiọng du dương như dòng thác tuôn chảycủa thằng bé hát rong. Hình ảnh những

Page 341: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

thằng bé ở chỗ Maman lại tràn ngậptrong tâm trí chúng tôi. Raju, Radhey,Ashok và Moolay. Salim ngồi nép vàotôi còn tôi thì nhích vào tận trong gócchỗ ngồi. Nhưng giống như một cáiradar, đầu thằng bé hát rong cứ hướng vềphía chúng tôi. Dường như cậu ta đangnhìn chúng tôi bằng cái nhìn oán tráchqua đôi mắt mù lòa. Suốt năm phút khổsở, chúng tôi nghe cậu ta hoàn thành bàihát đó. Rồi cậu ta chìa cái bát ăn xin ramong chúng tôi bố thí. Chỉ còn một nhúmhành khách ở trong khoang tàu và khôngai buồn đưa tay tìm tiền lẻ.

Khi cậu bé hát rong tay trắng sắp sửabước qua chỗ chúng tôi, Salim lấy từtrong túi áo ra thứ gì đó. Cậu ấy cầm nó

Page 342: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

trong bàn tay nắm chặt và nhìn tôi với vẻcó lỗi. Tôi lặng lẽ gật đầu. Với vẻ mặtđau khổ, Salim mở nắm tay về phía bàntay đang chìa ra của cậu bé hát rong. Mộttờ bạc một trăm rupi nhàu nhĩ được thảvào cái bát của cậu bé ăn mày.

Smita bất chợt run rẩy. “Tôi không thểtưởng tượng được rằng ngày nay và ởthời đại này vẫn còn có người làm nhữngđiều tàn bạo đến như vậy với những đứatrẻ ngây thơ.”

“Quả là buồn, nhưng đó là sự thật. Nếutối hôm đó Salim và tôi không trốn đi thìcó lẽ chúng tôi cũng sẽ đi hát rong trêncác chuyến tàu hỏa địa phương giống như

Page 343: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

cậu bé hát rong mù đó,” tôi đáp.

“Vậy cuối cùng cậu cũng kiếm được việclàm ở chỗ Neelima Kumari chứ?”

“Vâng. Tôi đã kiếm được.”

“Và chuyện gì đã xảy ra với Salim?”

“Neelima Kumari thu xếp cho cậu ấy mộtphòng tại một khu chawl ở Ghatkopar.”

“Nhưng chẳng phải trong câu chuyệntrước, cậu làm ở tiệm giặt và sống ở mộtkhu chawl sao?”

Page 344: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Đó là sau khi tôi rời khỏi NeelimaKumari - hay nói đúng hơn, sau khi cô ấyrời bỏ tôi.”

“Nghĩa là sao?”

“Cô sẽ sớm biết thôi.”

Smita lắc đầu và nhấn nút “Play” trênchiếc điều khiển từ xa.

Prem Kumar hướng về phía máy quay.“Giờ chúng ta sẽ chuyển sang câu hỏi sốbốn với mức thưởng mười nghìn rupi.Câu hỏi này cũng dễ thôi, nhưng chỉ

Page 345: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

trong trường hợp bạn biết các ca sĩ hátthánh ca của mình. Anh Thomas đã nóivới chúng ta rằng anh tin vào mọi tôngiáo. Chúng ta hãy hy vọng anh biết cácbài bhajan.” Anh ta quay sang tôi. “Anhsẵn sàng chưa?”

“Sẵn sàng,” tôi đáp.

“OK. Câu hỏi số bốn. Surdas, thi sĩ mù,là người sùng kính vị thánh nào: a) Ram,b) Krishna, c) Shiva, hay d) Brahma?”

Nhạc nổi lên.

Page 346: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“B. Krishna.”

“Anh hoàn toàn chắc chắn một trăm phầntrăm chứ?”

“Vâng.”

Tiếng trống dồn nổi lên. Câu trả lời đúngnhấp nháy.

“Chính xác một trăm phần trăm! Anh vừamới giành được mười nghìn rupi!” PremKumar tuyên bố. Khán giả vỗ tay. PremKumar ngoác miệng cười. Tôi thì không.

Page 347: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

[7] 7. 'Handacapped' trong tiếng Anh là'khuyết tật' trong khi 'handclap' là 'tiếngvỗ tay'.

Page 348: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

HỌC NÓI GIỌNGAUSTRALIA

“Xin cho biết tên, tuổi, giới tính, thưangài,” người điều tra dân số trông nhút

Page 349: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nhát, đeo một cặp kính dày gọng đenđang đứng ở hiên cất tiếng. Anh ta cầmmột tập tờ khai và luôn tay nghịch cái bútdạ màu xanh da trời.

Đại tá Taylor bắt đầu phần giới thiệu vớivẻ mặt cáu kỉnh. Ông mặc bộ vest bằngvải lanh màu kem. Mùa hè cũng như mùađông, lúc nào ông cũng mặc vest. Vesthợp với dáng người cao ráo của ông.Ông có khuôn mặt trái xoan với bộ riamép dày màu muối tiêu, cặp môi mỏngvà đôi má hồng hào. Mái tóc hung đỏ củaông được vuốt về phía sau. Toàn thể giađình Taylor và tất cả người giúp việcđều đang tập trung ở hiên trước như đểchụp ảnh tập thể. “Tôi là đại tá CharlesTaylor, nam, bốn mươi sáu tuổi. Đây là

Page 350: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

vợ tôi, Rebecca Taylor, nữ, bốn mươi tưtuổi.” Ông chỉ bà Taylor, một phụ nữ tócvàng dáng người thanh mảnh, mặc mộtchiếc váy dài. “Đây là Roy con trai tôi,nam, mười lăm tuổi.” Roy đang đứngngồi không yên với chiếc điện thoại diđộng của cậu. Cậu gầy và cao lêu nghêu,mặc một chiếc quần bò hàng hiệu bạcphếch kèm áo phông, đi giày đế mềm.“Đây là con gái tôi, Maggie, nữ, mườibảy tuổi.” Maggie không thật cao, nhưngkhá ưa nhìn với khuôn mặt tròn, đôi mắtmàu xanh da trời và mái tóc vàng hoe.Cô mặc một chiếc váy ngắn cũn.

Đại tá Taylor vươn người lên cao hết cỡvà dồn thêm sức mạnh vào giọng nói.

Page 351: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Tôi là Tùy viên Quân sự của Australia.Chúng tôi là những nhà ngoại giao, vậynên tôi không nghĩ anh nên gộp chúng tôivào dân số của các anh. Những ngườiduy nhất trong nhà này nên được ghi vàobản điều tra của các anh là những ngườigiúp việc. Đó là Bhagwati, đang đứnggần cổng kia kìa. Anh ta là lái xe kiêmngười làm vườn, nam, bốn mươi hai tuổi.Chúng tôi có một người hầu gái, côShanti, nữ, tôi nghĩ là mười tám tuổi,hiện không có mặt ở nhà. Kia là Ramu,đầu bếp của chúng tôi, nam, hai mươilăm tuổi, và đây là Thomas, nam, mườibốn tuổi. Như vậy được chưa?

“Chưa đâu, thưa ngài, tôi cần hỏi nhữngngười giúp việc của ngài một số câu hỏi,

Page 352: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

thưa ngài. Họ đã đưa ra một bản câu hỏidài cho cuộc điều tra dân số mới nhấtnày. Đủ mọi thứ kỳ quặc, chẳng hạn nhưbạn xem chương trình truyền hình nào,bạn ăn thức ăn gì, bạn đã từng đến thămnhững thành phố nào, và thậm chí,” anhta cười khẩy, “bao lâu bạn lại quan hệtình dục một lần.”

Bà Taylor thì thầm với ông chồng, “ÔiCharles, chúng ta không muốn Thomasvà Ramu lãng phí thời gian vào cái bàitập vớ vẩn này. Anh không tống cổ cái gãngốc này đi được sao?”

Đại tá Taylor rút bao thuốc lá từ trongtúi quần. “Này, anh, cho dù tên anh là gì

Page 353: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đi nữa thì những người giúp việc của tôicũng thực sự không có thời gian hoànthành cả bản câu hỏi của anh đâu. Saoanh không nhận bao Marlboro này rồichuyển sang nhà tiếp theo nhỉ? Tôi chắcchắn anh bỏ bốn người khỏi cuộc điềutra của anh cũng chẳng sao đâu.”

Anh nhân viên điều tra dân số nhìn chằmchằm vào bao thuốc, rồi liếm môi. “Ồ...Thưa ông, ông thật tốt. Nhưng ông hiểucho, tôi không hút thuốc, thưa ông. Tuynhiên, nếu ông có whisky Black Label...hay thậm chí Red Label, thì tôi sẽ rất vuiđược giúp đỡ, thưa ông. Suy cho cùng,nếu chúng ta bỏ bốn giọt nước ra khỏiđại dương thì cũng có sao đâu, đúngkhông? Ai mà nhận ra sự thiếu vắng của

Page 354: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

bốn người trong một tỷ người chứ!” Anhta cười to vẻ căng thẳng.

Đại tá Taylor ném cho người điều tradân số một cái nhìn khinh miệt. Sau đóông bước huỳnh huỵch vào phòng kháchrồi quay trở lại với một chai JohnyWalker Red Label. “Đây, cầm lấy cáinày và đi đi. Đừng bao giờ quấy rầychúng tôi nữa.”

Người điều tra dân số chào đại táTaylor. “Đừng lo, thưa ngài. Trong mườinăm tới tôi sẽ không quấy rầy ngài nữađâu ạ.” Anh ta vui vẻ bước đi.

Page 355: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Bà Taylor cũng vui vẻ. “Bọn người Ấnkhốn kiếp,” bà mỉm cười. “Chỉ cần dúicho một chai whisky là họ sẽ chẳng làmgì nữa cả.”

Bhagwati đứng ở cổng nhe răng cười.Anh ta chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra.Nhưng anh ta cười bất cứ khi nào ôngchủ và bà chủ cười. Ramu cũng cười.Anh ta cười bất cứ khi nào thấy Maggiemặc váy ngắn.

Tôi là người duy nhất không cười. Cứcho là lũ người hầu chúng tôi là những kẻvô hình, không được đả động tới trongcác bữa tiệc và các sự kiện đặc biệt củagia đình, nhưng đến cuộc điều tra dân số

Page 356: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

của nước mình mà cũng bị loại ra thì khóchịu quá. Và tôi ước gì ông bà Taylorđừng có tiếp tục dùng cái cụm từ đầykhinh miệt và hợm hĩnh “bọn người Ấnkhốn kiếp”. Kể từ khi ở cùng họ, đây làlần thứ mười lăm tôi nghe thấy họ sửdụng cách diễn đạt này. Mỗi lần nghethấy nó máu tôi lại sôi lên. OK, ngườiđưa thư, thợ điện, người sửa chữa điệnthoại, cảnh sát và giờ đến nhân viên điềutra dân số cũng nghiện whisky. Nhưngđâu phải tất cả người Ấn Độ đều là kẻnghiện ngập. Tôi ước gì một ngày nào đómình có thể giải thích cho ông Taylorhiểu điều này. Nhưng tôi biết tôi sẽkhông làm thế. Khi bạn sống trong mộtngôi nhà đẹp ở một nơi sang trọng củaDelhi, có được ba bữa ăn nóng sốt mỗi

Page 357: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

ngày và mức lương một nghìn năm trămrupi, đúng, một nghìn năm trăm rupi mỗitháng, bạn phải học cách nuốt lòng tự tôncủa mình đi. Và mỉm cười bất cứ khi nàoông chủ và bà chủ mỉm cười.

Mặc dầu vậy, công bằng mà nói, ông bàTaylor đối với tôi rất tốt. Chẳng có nhiềungười muốn thuê bạn nếu một ngày nọbạn bỗng dưng từ Mumbai xuất hiện trênbậc cửa nhà họ. Đã thế tôi lại còn nhầmlung tung cả. Đại tá Waugh là người tiềnnhiệm của đại tá Taylor, và đã đượcthuyên chuyển hai lần rồi. Ông bà Taylorlà tín đồ Anh giáo, chẳng liên quan gìđến nhà thờ Thiên Chúa giáo La Mã củaCha Timothy. Thật may là họ đang cầngấp một người hầu bởi vì họ vừa sa thải

Page 358: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

người giúp việc cũ.

Trong mười lăm tháng tôi ở với gia đìnhđó, thêm năm người giúp việc nữa bị sathải. Tất cả đều vì đại tá Taylor. Ông ấylà Người Biết Tuốt. Đúng là trên cóThượng đế toàn tri, dưới có ông Taylor.Jagdish, người làm vườn, lấy trộm phânbón từ trong lán và đại tá Taylor biết.Kết quả: bị đuổi việc ngay ngày hôm sau.Sela, người hầu gái, thó một chiếc vòngđeo tay từ phòng của bà Taylor và đại táTaylor biết. Kết quả: bị đuổi việc ngayngày hôm sau. Raju, người đầu bếp, banđêm mở tủ rượu uống vụng ít whisky.Kết quả: bị đòn và bị đuổi việc ngayngày hôm sau. Ajay, người đầu bếp mới,

Page 359: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

lập mưu lấy trộm một ít tiền và nói hở racho bạn anh ta biết qua điện thoại. Kếtquả: bị đuổi việc ngay ngày hôm sau vàcả anh ta lẫn bạn đều bị cảnh sát bắt.Basanti, người hầu mới, mặc thử váy củaMaggie. Kết quả: đúng thế, bị đuổi việcngay ngày hôm sau. Làm thế nào mà đạitá Taylor biết những chuyện xảy ra saunhững cánh cửa đóng kín, giữa đêm hômkhuya khoắt, trên điện thoại, ở những nơikhông có ai, là một bí ẩn thực sự.

Tôi là người duy nhất trụ lại được. Tôithừa nhận, thỉnh thoảng tôi cũng muốn bỏtúi một ít tiền lẻ để hớ hênh trên bàntrang điểm của bà Taylor hay thó trộmmột thanh sô cô la Thụy Sĩ thơm ngontrong tủ lạnh, nhưng tôi chế ngự được

Page 360: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

những ham muốn đó. Bởi vì tôi biết đạitá Taylor là Người Biết Tuốt. Vả lại, giađình đó tin tưởng tôi. Việc tôi có một cáitên của người Cơ đốc và nói được tiếngAnh cũng có ích. Ngoài Shanti, ngườimới được thuê vào làm hai tháng trước,tôi là người duy nhất được phép lui tớinhững nơi riêng tư của gia đình. Tôi cóthể vào tất cả các phòng ngủ và là ngườiduy nhất được xem ti vi và thỉnh thoảngđược chơi Nintendo với Roy trongphòng khách. Tuy vậy, tôi không đượcphép vào phòng làm việc của đại táTaylor, nơi được gọi là Cấm địa. Đó làmột phòng nhỏ nằm ngay cạnh phòng ngủcủa ông chủ. Căn phòng có một cánh cửagỗ màu nâu chắc chắn, được bảo vệ bởimột tấm lưới sắt dày. Tấm lưới sắt đó có

Page 361: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

ba cái khóa: hai khóa nhỏ và một cáikhóa treo to tướng bằng vàng có ghi,“Yale. Bọc thép. Chốt boron.” Trên bứctường cạnh chiếc khóa treo có một bảngđiện tử nhỏ màu trắng trên có hình mộtcái đầu lâu kèm hai khúc xương và cácsố từ 0 đến 9 giống như trên bàn phímđiện thoại. Ta chỉ có thể mở cái khóatreo đó sau khi đã nhập mật mã vào. Nếucố dùng lực để mở nó ta sẽ bị dòng điện440 vol giật chết toi. Khi trong phòngkhông có người, đèn trên tấm bảng sẽ cómàu đỏ. Bất cứ khi nào ông Taylor cómặt trong phòng đèn sẽ chuyển sang màuxanh lá cây. Không thành viên nào trongnhà được phép vào phòng này, ngay cảbà Taylor, Maggie hay Roy cũng không.

Page 362: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Thời gian ở cùng gia đình Taylor đãgiúp tôi quên đi những chuyện bi thảm ởMumbai. Shantaram và Neelima Kumariđã trở thành những ký ức đau buồn nhưngxa xôi. Trong mấy tháng đầu tôi sốngtrong nỗi khiếp đảm thường trực, hoảngsợ mỗi khi có một chiếc xe jeep gắn đènđỏ nhấp nháy chạy qua nhà. Qua thờigian, cảm giác bị săn lùng bắt đầu tan đi.Tôi cũng thường nghĩ về Gudiya và tựhỏi không biết chuyện gì đã xảy ra vớichị ấy, nhưng thật khó mà giữ được mộtký ức nếu bạn không có một khuôn mặtđể gắn liền với cái tên. Dần dần, chị ấybiến vào trong cái thùng rác chứa quákhứ của tôi. Nhưng Salim thì tôi khôngthể nào quên. Tôi thường bị dằn vặt bởicảm giác tội lỗi vì đã bỏ cậu ấy lại. Tôi

Page 363: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

không biết cậu ấy sẽ xoay xở như thếnào, liệu cậu ấy có còn đi đưa cơm hộpnữa hay không, nhưng tôi cố nhịn khôngliên lạc với cậu ấy bởi tôi sợ việc đó cóthể khiến cảnh sát phát hiện ra nơi tôiđang ở.

Sống với gia đình Taylor tôi đã biết cáchnướng thịt và làm nước xốt đun. Tôi đãtrở thành một chuyên gia pha chế đồ uốngvà định lượng whisky bằng vạch địnhmức trên cốc. Tôi đã được nếm món thịtkangaroo hầm và những chiếc bánh baonhân thịt cá sấu nhập khẩu trực tiếp từCanberra. Tôi đã trở thành fan của mônbóng bầu dục, tennis và môn thể thaođược gọi là Aussie Rules mà tôi xemcùng Roy. Nhưng sau cả quãng thời gian

Page 364: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đó, tôi vẫn đánh vật với chất giọngAustralia. Tối nào tôi cũng ngồi trongphòng tập nói giống như một ngườiAustralia. “G’day Maite, see you at aightat India Gaite,” tôi nói và cười phá lên.

Tôi đặc biệt thích đi mua sắm với bàTaylor. Bà ấy hầu như toàn mua đồAustralia. Nhưng thỉnh thoảng bà ấy cũngmua các sản phẩm nhập khẩu của SuperBazaar và Khan Market. Chúng tôi muaxúc xích cay Tây Ban Nha, pho mátRoquefort, dưa chuột bao tử muối và ớtđỏ ngâm dầu ô liu. Tuyệt vời nhất lànhững ngày bà ấy đưa Maggie và Roy tớiKids Mart, trung tâm mua sắm dành chotrẻ em lớn nhất thế giới. Ở đó có quần

Page 365: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

áo, đồ chơi, xe đạp và đài cassette.Maggie và Roy mua những chiếc áo vảibông dài tay và quần bò còn tôi thì đượchưởng một vòng cưỡi ngựa gỗ quay miễnphí.

Roy và Maggie tháng nào cũng nhậnđược một cuốn tạp chí. Nó có tên là Địalý Australia. Tôi nghĩ nó là cuốn tạp chíđẹp nhất thế giới. Hết trang này đến trangkhác, nó in đầy các bức ảnh về nhữngnơi đẹp nhất trên thế giới và tất cả nhữngnơi đó đều ở Australia. Có những bãibiển cát vàng trải dài hàng dặm. Nhữnghòn đảo được viền quanh bởi những câycọ duyên dáng. Đại dương đầy cá voi vàcá mập. Những thành phố ngờm ngợp cáctòa nhà chọc trời. Những núi lửa phun ra

Page 366: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

thứ dung nham chết người. Những ngọnnúi tuyết phủ nằm nép mình bên nhữngthung lũng xanh tươi, thanh bình. Ở tuổimười bốn, tôi chỉ có một tham vọng duynhất là được tận mắt thấy những nơi đẹpđẽ này. Được thăm đảo Queensland vàTasmania, thăm dãy đá ngầm san hôGreat Barrier Reef trước khi tôi chết.

Tôi sống với gia đình Taylor cũng kháthoải mái vì tôi không có nhiều việc phảilàm. Không giống như ở nhà của nữ diễnviên điện ảnh nơi tôi là người giúp việcduy nhất, ở đây có ba người khác cùngchia sẻ công việc. Ramu là đầu bếp vàcông việc bếp núc hoàn toàn do anh ấyđảm đương. Shanti lo việc dọn giường

Page 367: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

và giặt giũ. Tôi chỉ phải hút bụi và laudọn. Thỉnh thoảng tôi cũng đánh bóng bộđồ ăn bằng bạc, xếp sách trong thư việncủa đại tá Taylor và giúp Bhagwati cắttỉa hàng rào. Tất cả chúng tôi sống ở khunhà dành cho người làm nối liền với nhàchính. Chúng tôi có hai phòng nhỏ vàmột phòng lớn. Bhagwati sống ở phònglớn cùng vợ và con trai. Shanti sống mộtmình ở phòng thứ hai. Còn tôi ở phòngthứ ba cùng Ramu. Phòng chúng tôi cómột bộ giường tầng. Tôi ngủ ở giườngtrên.

Ramu là một anh chàng tử tế. Anh vàolàm ở nhà Taylor từ bốn tháng trước vàlà một đầu bếp xuất sắc. Tiếng tăm nổibật của anh là anh biết nấu món ăn Pháp,

Page 368: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

trước đây đã từng làm việc cho một giađình người Pháp. Anh có thể làm móngâteau de saumon, crêpes suzzette vàcrevettes au gratin[8], món khoái khẩucủa tôi. Ramu có thân hình cân đối vàkhuôn mặt khá ưa nhìn nếu như bạnkhông để ý đến những nốt rỗ. Anh thíchxem những bộ phim tiếng Hindi. Anhthích những bộ phim mà trong đó nhânvật nữ giàu có bỏ trốn với nhân vật namnghèo khó. Tôi ngờ rằng Shanti thíchRamu. Cái cách chị ta nhìn anh, thỉnhthoảng nháy mắt, khiến tôi nghĩ chị tađang cố gửi tín hiệu cho anh. NhưngRamu không quan tâm đến Shanti. Anhyêu người khác. Anh bắt tôi thề không đểlộ điều này cho bất cứ ai, vậy nên tôikhông thể tiết lộ tên người ấy. Nhưng

Page 369: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chắc hẳn tôi có thể tiết lộ đó là một côgái xinh đẹp có đôi mắt màu xanh da trờivà mái tóc vàng hoe.

Mặc dầu tôi sống ở khu nhà dành chongười giúp việc nhưng gia đình Taylorđối xử với tôi như một phần của giađình. Bất cứ khi nào đi ăn ở nhà hàngMcDonald, họ đều nhớ mua cho tôi mộtsuất trẻ em. Khi Roy và Maggie chơighép chữ họ luôn cho tôi chơi cùng. KhiRoy xem cricket ở trong phòng xem ti vi,cậu ấy luôn rủ tôi cùng xem (mặc dù mỗikhi đội Australia thua cậu ấy lại cáu).Lần nào về nghỉ ở Australia, gia đìnhTaylor cũng nhớ mua cho tôi một mónquà nhỏ - một chiếc móc đeo chìa khóacó khắc mấy chữ TÔI YÊU SYDNEY

Page 370: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

hoặc một chiếc áo phông có in thôngđiệp hài hước. Đôi khi sự tử tế đó làmtôi phát khóc. Khi ăn một lát pho mátEdam hoặc uống một lon bia, tôi lại thấykhó mà tin nổi mình chính là đứa trẻ mồcôi năm năm trước từng phải ăn nhữngcái bánh chapatti đen sì cứng queo vàmón rau hầm không tiêu hóa nổi tại mộttrại giáo dưỡng bẩn thỉu cách đó khôngxa lắm. Nhiều lúc tôi thật sự bắt đầutưởng tượng mình là một phần của giađình người Australia này. RamMohammad Taylor. Nhưng mỗi khi mộtngười giúp việc bị mắng hoặc bị sa thảihay bị đại tá Taylor vẫy ngón tay và nói“Bọn người Ấn khốn kiếp”, cái thế giớimơ mộng của tôi lại sụp đổ và tôi bắtđầu nghĩ mình là con chó lai đang nhòm

Page 371: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

qua ô cửa sổ bị chắn để nhìn trộm mộtthế giới kỳ lạ không thuộc về mình.

Nhưng có một thứ thuộc về tôi, và đó làkhoản tiền công đang lớn dần của tôi mặcdầu tôi chưa nhìn thấy hoặc được chạmvào khoản tiền đó. Sau những rắc rối xảyra với một loạt người giúp việc, đại táTaylor quyết định không đưa tiền côngcho tôi theo tháng với lý do tôi còn là trẻcon. Mỗi tháng ông chỉ đưa cho tôi nămmươi rupi để tiêu vặt. Đến khi không làmcho họ nữa tôi sẽ được nhận số còn lạinhư một khoản tiền tiết kiệm được tíchlũy dần. Và sẽ chỉ được nhận nếu tôi cưxử tốt. Nếu không, giống như Raju vàAjay, tôi sẽ phải cuốn gói khỏi đó màkhông được trả tiền công. Không giống

Page 372: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

tôi, Ramu được nhận tiền công hàngtháng. Đủ hai nghìn rupi. Anh đã tích gópđược tám nghìn rupi, cất ở một chỗ trốngtrong tấm đệm trên giường ngủ của anh.Tôi chỉ có một trăm rupi trong túi nhưngtôi có một cuốn sổ nhỏ màu đỏ trong đótôi cộng tiền công hàng tháng của mình.Cho tới nay, gia đình Taylor đã nợ tôihai mươi hai nghìn năm trăm rupi. Chỉnghĩ tới việc sở hữu số tiền này đã khiếntôi thấy chóng mặt rồi. Đêm nào tôi cũngmơ được đi thăm những nơi tôi đã nhìnthấy trong cuốn Địa lý Australia. Ramucó những tham vọng lớn hơn. Anh mơcưới được một cô gái da trắng xinh đẹpvà đi nghỉ tuần trăng mật ở Sydney rồimở một chuỗi nhà hàng Pháp nơi anh sẽphục vụ món thịt nai và món crème

Page 373: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

brulée[9].

Người hàng xóm mua bán đồng nát, haycòn gọi là kabarawalla, đang ở đây. BàTaylor bán cho ông ta tất cả số báo vàtạp chí mà chúng tôi tích lại trong sáutháng qua. Gia đình họ phải bỏ ra ít nhấtmười nghìn rupi để mua chúng. Nhưnggiờ chúng tôi bán chúng với giá mườilăm rupi một cân. Ramu và tôi khệ nệ bêra từng bó Thời báo Ấn Độ, Tin nhanhẤn Độ, Người tiên phong, Hindu. Chúngtôi lôi ra cả đống những tờ Ấn Độ ngàynay, Femina, Chủ nghĩa thế giới, NgườiAustralia. Người mua bán đồng nát cânchúng trên cái cân bụi bặm của ông ta.Bỗng nhiên Roy xuất hiện. “Có chuyện gì

Page 374: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

vậy ạ?” cậu ấy hỏi mẹ mình.

“Có chuyện gì đâu. Mẹ và các cậu ấyđang tống khứ hết đống báo và tạp chí cũtrong nhà thôi,” bà mẹ đáp.

“Ồ, thật vậy sao?” cậu ấy nói và biếnvào trong nhà. Năm phút sau cậu ấy quaytrở lại, ôm ba mươi cuốn Địa lýAustralia trên tay. Tôi há hốc miệngsửng sốt. Sao Roy có thể nghĩ tới chuyệnbán những cuốn tạp chí đó đi cơ chứ?

Nhưng tôi chưa kịp nói gì thì người muađồng nát đã cân những cuốn tạp chí bóngloáng ấy lên. “Chỗ này sáu cân. Tôi sẽ

Page 375: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

trả cậu chín mươi rupi,” ông ấy nói vớiRoy. Cậu ấy gật đầu. Vụ mua bán đãxong. Tôi chạy vội về phòng mình.

Ngay khi người mua đồng nát rời khỏingôi nhà, tôi liền gạ gẫm ông ta ở ngoàiđường. “Cháu xin lỗi, nhưng bà chủmuốn lấy lại những cuốn tạp chí đó,” tôinói với ông ta.

“Phiền quá,” ông ta nhún vai. “Tôi đãmua chúng rồi. Chúng có thứ giấy tuyệthảo sẽ bán được giá cao.” Cuối cùng tôiphải đưa cho ông ta một trăm rupi củatôi, nhưng tôi lấy lại được những cuốnĐịa lý Australia. Giờ chúng là của tôi.Tối đó, trong căn phòng nhỏ của mình,

Page 376: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

tôi trải tất cả những cuốn tạp chí ấy ra vàngắm nghía hình ảnh của những ngọn núivà bãi biển, sứa và tôm hùm, những conchim bói cá và kangaroo đang bồng bềnhtrước mắt. Không hiểu sao, ngày hôm đónhững nơi kỳ lạ ấy dường như trở nên dễđi đến hơn. Có lẽ việc tôi giờ đây sở hữunhững cuốn tạp chí đó có nghĩa rằngtrong tim mình tôi cũng sở hữu phần nàonội dung của chúng.

Một chuyện đáng chú ý nữa xảy ra trongtháng này là việc công chiếu bộ phimNgười truy bắt gián điệp trên kênh StarTV. Bộ phim nhiều tập này từng làm mưalàm gió ở Australia. Ra đời vào nhữngnăm 1980, bộ phim nói về cuộc đời củamột sĩ quan cảnh sát người Australia tên

Page 377: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

là Steve Nolan chuyên truy bắt gián điệp.Đại tá Taylor nghiện nặng bộ phim này.Hầu như tối nào ông cũng biến vào Cấmđịa và chỉ ra khỏi đó để ăn tối. Nhưng cứđến tối thứ Tư, ông lại ngồi trong phòngti vi với chai bia Foster lùn, xem SteveNolan bắt những gã ngoại quốc đê tiện(được gọi là gián điệp), những kẻ đembán bí mật cho một tổ chức của Ngamang tên KGB. Tôi thích bộ phim đó vìnó có những cảnh đuổi bắt bằng xe ô tô,những pha gay cấn và những công cụ tốitân, chẳng hạn như một cây bút gập đôilại thành chiếc camera thu nhỏ, một chiếcmáy ghi âm trở thành khẩu súng. Và tôimê chiếc ô tô của Steve Nolan - mộtchiếc Ferrari màu đỏ tươi lao ầm ầm quaphố như một quả rocket.

Page 378: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Bữa tiệc ngoài trời của gia đình Taylorlà một thông lệ trong mùa hè, nhưng bữatiệc hôm nay có gì đó đặc biệt. Nó đượctổ chức để tỏ lòng tôn kính đối với mộtvị tướng đến từ Australia, thậm chí ĐS -ngài đại sứ - cũng sẽ tới dự. Lần nàyRamu và tôi, thậm chí cả Bhagwati, cũngđược “phục sức” - mặc những bộ đồngphục trắng tinh đơm cúc vàng. Chúng tôiđeo găng tay trắng và đi giày đen. Mấychiếc khăn xếp to màu trắng với cái đuôibé xíu vướng víu trên những cái đầu nhỏcủa chúng tôi. Chúng là loại khăn đượcchú rể đội trong lễ cưới. Chỉ có điềutrông chúng tôi không hề giống các chúrể trên lưng ngựa. Chúng tôi trông giốngnhững gã bồi bàn lạ lùng tại một bữa tiệcngoài trời lạ lùng.

Page 379: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Khách khứa đã lục tục kéo đến. Đại táTaylor đứng đón họ ở rìa bãi cỏ đượccắt tỉa cẩn thận. Ông vận bộ vest màuxanh da trời nhạt. Ramu bận nướngnhững xiên thịt gà, thịt lợn, cá và thịt cừutrên cái vỉ nướng. Bhagwati mangcocktail đến cho các vị khách trên mộtcái khay bạc. Tôi trấn giữ quầy bar. Chỉtôi mới có thể hiểu được các vị kháchkhi họ gọi Campari pha sô đa hay MaryBloody. Shanti bận giúp việc trong bếp.Ngay cả chị ấy cũng mặc một chiếc váyđẹp thay cho tấm sari thường ngày.

Khách khứa hầu hết là người da trắngđến từ các đại sứ quán khác. Cũng cómột số người Ấn Độ - vài nhà báo vàmấy viên chức Bộ Quốc phòng. Những

Page 380: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

người da trắng uống bia Kingfisher vàcocktail. Người Ấn Độ, như thường lệ,chỉ gọi rượu whisky Black Label.

Những cuộc chuyện trò ở ngoài vườn ngảtheo hai phạm trù. Người Ấn Độ nói vềchính trị và cricket. Các nhà ngoại giaovà người xa xứ tán gẫu về những ngườigiúp việc, đồng nghiệp và ca thán về cáinóng. “Trời nóng khủng khiếp, tôi ước gìhọ cho nghỉ hè.” “Hôm nọ đứa hầu gáicủa tôi bỏ trốn với tay làm vườn, ngaysau khi tôi tăng lương cho cả hai đứa.”“Thời buổi này thật khó kiếm đượcngười giúp việc tử tế. Hầu như kẻ giúpviệc nào cũng là trộm cắp.”

Page 381: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Sự xuất hiện của ngài đại sứ cùng mộtngười đàn ông ăn mặc sang trọng, ngườimà tôi nghe nói chính là vị tướng, khiếnkhách khứa xôn xao. Bà Taylor suýt nữangã bổ chửng trong lúc cuống cuồng chạyra đón ngài đại sứ. Có vô khối những cáihôn và những cái bắt tay. Đại tá Taylorcó vẻ hài lòng. Bữa tiệc đang diễn ra tốtđẹp.

Trước bảy giờ khách khứa đã về hết. Chỉcòn hai nhà báo Ấn Độ và một viên chứcBộ Quốc phòng tên là Jeevan Kumar làvẫn ngồi đó, mân mê ly Johnny Walkerthứ mười của họ. Bà Taylor nhìn họkhinh bỉ. “Charles,” bà nói với chồng,“sao anh phải mời những tay nhà báochết tiệt đó chứ? Bọn họ lúc nào cũng ra

Page 382: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

về sau cùng.”

Đại tá Taylor bật ra mấy tiếng ừ hữ tỏ vẻđồng tình. Vị viên chức Bộ Quốc phòng,một người đàn ông dáng người to béo, dangăm đen lảo đảo bước vào trong nhà.“Tôi có thể nói chuyện với ông một látđược không, ông Taylor?” ông ta lêntiếng. Ông Taylor vội vã đi theo ông ta.

Đã quá nửa đêm và Ramu vẫn chưa ngủ.Tôi nghe thấy anh ấy trở mình trằn trọctrên giường. “Có chuyện gì vậy, Ramu?Đêm nay anh không ngủ được à?” tôi hỏianh.

Page 383: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Làm sao tôi có thể ngủ được chứ,Thomas? Người yêu của tôi làm tôi đaukhổ.”

“Anh ngốc thật. Em đã nói với anh baonhiêu lần là đừng ấp ủ cái ý tưởng hãohuyền đó rồi hả? Nếu đại tá Taylor màphát hiện ra thì ông ấy sẽ cho người giếtanh đấy.”

“Những người tình phải sẵn sàng hy sinhvì tình yêu. Nhưng ít ra giờ đây tôi cũngđã có một phần tình yêu của tôi bênmình.”

“Thứ gì vậy? Anh có thứ gì vậy?” Tôi

Page 384: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

trèo xuống khỏi giường của mình.

“Suỵt... Tôi chỉ có thể cho cậu xem nếucậu thề sẽ không tiết lộ với bất cứ ai.”

“OK, OK, em thề. Nào, cho em xem anhcó gì đi.”

Ramu luồn tay xuống dưới gối và lấy ramột mảnh vải màu đỏ. Anh đưa nó lênmũi hít thật sâu. Ngay cả tôi cũng ngửithấy mùi nước hoa thoang thoảng.

“Cái gì thế? Anh mở nó ra xem nào.”

Page 385: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Ramu giở mảnh vải ra như thể nó là mộtlá cờ. Đó là một chiếc áo ngực màu đỏ.Tôi sửng sốt nhảy dựng lên, va đầu vàothành giường bằng gỗ.

“Ôi, trời ơi! Anh lấy cái này ở chỗ quáinào vậy? Đừng có nói với em nó là củacô ấy đấy.”

“Đây, cậu xem đi.” Ramu đưa chiếc áongực cho tôi.

Tôi lật ngửa rồi lật úp chiếc áo ngực. Nócó vẻ là một chiếc áo đắt tiền, đầy nhữnghọa tiết thêu ren. Có một cái mác nhỏ ởgần khuy móc, in mấy chữ “Bí mật của

Page 386: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Victoria”.

“Victoria là ai?” tôi hỏi anh ấy.

“Victoria ư? Tôi chẳng quen biếtVictoria nào cả.”

“Cái áo ngực này là của Victoria. Nócòn có cả tên của cô ấy đấy. Anh đã lấynó ở đâu hả?”

Ramu bối rối. “Nhưng... nhưng tôi lấytrộm nó từ phòng Maggie kia mà.”

“Ôi, trời ơi, Ramu! Anh biết anh không

Page 387: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

được phép vào phòng ngủ của các cô cậuấy kia mà. Giờ thì anh gặp rắc rối thậtrồi.”

“Này, Thomas, cậu đã hứa không nói vớibất cứ ai. Làm ơn đi, tôi xin cậu, đừnglàm lộ bí mật này.”

Tôi thật lòng thề trong lúc trèo về giườngcủa mình. Lát sau Ramu bắt đầu ngáy.Tôi biết anh ấy đang mơ thấy một cô gáicó đôi mắt màu xanh da trời và mái tócvàng hoe. Nhưng tôi lại mơ thấy mộtchiếc xe jeep gắn đèn đỏ nhấp nháy. Tôitin Ramu sắp gặp rắc rối. Bởi vì đại táTaylor là Người Biết Tuốt.

Page 388: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Quả đúng vậy, hai ngày sau một chiếc xejeep gắn đèn đỏ nhấp nháy đỗ xịch trướcnhà. Một thanh tra cảnh sát ăn mặc bảnhbao nghênh ngang đi vào phòng ăn. Ôngta chính là viên thanh tra Tyagi đã đếnbắt Ajay. Ông ta đòi gặp Ramu, vậy làmấy cảnh sát lôi anh chàng đầu bếp đó rakhỏi bếp rồi dẫn anh về phòng riêng. Tôivội chạy theo họ. Đó cũng là phòng tôi.Họ lục soát giường của Ramu. Họ tìmthấy tiền anh cất trong đệm. Họ cũng pháthiện ra một chuỗi hạt kim cương dướigối của anh. Tôi không biết sao nó lại ởđó được, nhưng tôi biết Ramu khôngphải kẻ trộm. Sau đó cảnh sát bắt đầu lụclọi đồ của tôi. Họ tìm thấy những cuốntạp chí Địa lý Australia được xếp thànhchồng gọn ghẽ ở một góc. Họ tìm thấy

Page 389: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

những chiếc móc đeo chìa khóa và áophông của tôi. Rồi họ tìm thấy một chiếcáo ngực nhàu nhĩ dưới đệm của tôi. Tôikhông biết sao nó lại ở đó được, nhưngtôi biết đó chính là chiếc áo ngực Ramuđã lấy trộm từ phòng Maggie.

Tôi bị điệu đến trước mặt gia đìnhTaylor như một tên tội phạm khét tiếng.“Thưa ông Taylor, ông chỉ nói đến mộtkẻ lừa đảo trong nhà này, và chúng tôi đãtìm thấy chuỗi hạt kim cương cùng mộtsố tiền ăn cắp ở giường của hắn ta.Nhưng hãy nhìn xem chúng tôi đã tìmthấy gì ở giường của thằng nhóc khốnkiếp này. Chúng tôi tìm thấy những cuốntạp chí mà chắc hẳn nó đã lấy trộm củacác con ông...” Ông ta thả tập tạp chí Địa

Page 390: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

lý Australia xuống sàn, “Và chúng tôi đãtìm thấy thứ này.” Viên thanh tra giơchiếc áo ngực màu đỏ trông giống nhưmột lá cờ ra.

Maggie bắt đầu khóc. Ramu trông nhưthể sắp ngất đến nơi. Mắt đại tá Taylorlóe lên vẻ độc địa.

“Không thể tin nổi! Cả cậu cũng vậy sao,Thomas?” Bà Taylor thốt lên với vẻsửng sốt tuyệt đối. Rồi bà nổi giận tát tôibốn năm cái liền. “Bọn người Ấn khốnkiếp,” bà rủa. “Tất cả các người đềucùng một giuộc. Rặt một lũ lười biếng vôơn. Bọn ta nuôi chúng mày ăn, cho chúngmày quần áo mặc mà chúng mày đáp lại

Page 391: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

bọn ta như thế này đây, chỉ nhăm nhămlấy trộm đồ của bọn ta phải không?”

Đại tá Taylor lên tiếng bênh vực tôi.“Không đâu, Rebecca,” ông ấy nói vớivợ. “Phải công bằng chứ. Thomas làngười tốt. Thằng Ramu khốn kiếp đó đãgiấu thứ này ở giường của Thomas. Hãytin tôi đi, tôi biết mà.”

Lại một lần nữa đại tá Taylor cho thấyông ấy là Người Biết Tuốt. Ngày hôm đókhả năng thông suốt mọi sự của ông ấy đãcứu tôi, và tôi lấy lại được bộ sưu tậptạp chí Địa lý Australia của mình. Nhưngnhững bãi biển ở Queensland và cuộcsống hoang dã ở Tasmania không còn

Page 392: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

cám dỗ tôi nữa. Ramu khóc và thú nhậnanh đã lấy trộm chiếc áo ngực nhưngkhăng khăng anh không lấy trộm chuỗihạt. Anh chỉ ngón tay cáo buộc vàoShanti. Nhưng điều đó chẳng giúp íchđược gì. Viên thanh tra dong anh ra xejeep. Ông ta còn mang theo một chaiwhisky Black Label của đại tá Taylor,cười nhe răng. “Cảm ơn ông rất nhiều,ông Taylor ạ. Bất cứ khi nào ông cần tôiphục vụ, cứ gọi điện cho tôi. Rất vuiđược phục vụ ông. Đây là danh thiếp củatôi.”

Đại tá Taylor hờ hững nhận tấm thiếp vàđể nó trên chiếc bàn liền tường ở phòngkhách.

Page 393: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Không khí trong nhà vô cùng náo nhiệt.Ông bà Taylor kiếm được một con chócảnh cho Maggie. Ông đại tá cầm xíchdắt con chó vào. Nó là một con chó nhỏ,lông rậm, có cái mũi nhỏ ươn ướt và cáiđuôi dài. Nó trông như một con búp bêvà kêu ăng ẳng thay vì sủa. Maggie nóinó thuộc giống chó Apso. Cô ấy quyếtđịnh gọi nó là Rover.

Không khí trong nhà lại náo nhiệt. Ngườiđầu bếp mới đã tới. Tên ông ta là Jai.Ông ta biết không đến một nửa những gìRamu biết. Ông ta chẳng bao giờ quantâm đến việc nấu món ăn Pháp, ông tathậm chí không phát âm nổi hai chữ augratin. Nhưng ông ta kiếm được côngviệc này bởi vì ông ta là người trưởng

Page 394: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

thành, đã có gia đình, có vợ và hai congái sống ở một ngôi làng gần đó. Tôikhông thích lại phải chung phòng vớingười khác. Tôi thích ngủ một mình ở bộgiường tầng. Có đêm tôi ngủ ở giườngtrên, có đêm ngủ ở giường dưới.

Ngay từ đầu tôi đã cảm thấy không ưaJai. Ông ta có đôi mắt gian giảo. Ông tahút thuốc vụng trong phòng (không đượcphép hút thuốc trong nhà của đại táTaylor). Và ông ta đối xử với tôi nhưvới người hầu. “Tham vọng trong cuộcđời cậu là gì?” ông ta hỏi tôi như mộtgiáo viên ở trại giáo dưỡng.

“Sở hữu một chiếc xe Ferrari màu đỏ,”

Page 395: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

tôi nói dối. “Thế còn tham vọng củaông?”

Ông ta đốt một điếu thuốc nữa và phảkhói trong miệng ra thành những vòngtròn. “Tôi muốn mở một gara, nhưngviệc đó sẽ tốn tiền đấy. Tôi có mộtngười bạn rất giàu tên Amar, và cậu ấyhứa rằng nếu tôi có thể thu xếp được mộtnghìn năm trăm, thì cậu ấy sẽ đóng gópsố còn lại. Cậu nghĩ những người datrắng này có bao nhiêu tiền để trongnhà?”

Tôi ngậm miệng. Vậy ra ngay từ tuần đầutiên ông Jai đã bắt đầu lập mưu đồ chomột vụ trộm cắp. Chắc chắn ông ta không

Page 396: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

biết về Người Biết Tuốt. Ông ta sẽ sớmbiết thôi.

Đại tá Taylor bắt đầu những cuộc đi dạosáng sớm cùng con Rover tới công viênLodhi gần nhà. Cho đến khi chính quyềnDelhi ban hành một luật mới theo đóngười mang chó đi cùng phải hót phânmà con chó của mình bậy ra nếu không sẽbị phạt nặng. Từ đó trở đi tôi được lệnhđi cùng ông chủ và con chó với vai tròngười dọn phân cho con Rover. Tôi ghétcái việc vặt này. Thử tưởng tượng bạnphải dậy khỏi giường từ năm giờ bamươi rồi cầm xẻng và chảo chạy theosau một con chó ngu xuẩn, bẩn thỉu cứhai phút lại bậy một lần mà xem. Tuynhiên, công viên Lodhi là một nơi thật

Page 397: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

tuyệt để đi dạo vào buổi sáng. Nó cónhiều cây xanh và ngay trung tâm có mộttượng đài cổ đổ nát được gọi là BaraGumbad. Vào buổi sáng công viên đôngnghịt người chạy bộ. Tôi nhìn thấy nhữngbà già béo phị tập yoga, những cô gáigầy gò như thể thiếu cơm tập thể dụcnhịp điệu. Tôi cũng bắt đầu để ý thấy đạitá Taylor thỉnh thoảng biến mất khỏi tầmmắt của tôi một lúc lâu trong khi tôi bậnhót phân của con Rover. Điều đó khiếntôi tò mò, vậy nên một buổi sáng tôi đểmặc con Rover tự xoay xở lấy rồi đi theođại tá Taylor. Tôi thấy ông ấy đi quatượng đài Bara Gumbad và tiến về phíamột bụi cây nhỏ. Tôi nhòm ra từ sau mộtbụi cây rậm rạp và thấy ông ấy đến gặpchính cái người Ấn Độ làm ở Bộ Quốc

Page 398: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

phòng đã đến dự bữa tiệc ngoài trời hômnào.

“Ông Kumar, ông có biết tối qua tôi đãđi theo ông từ nhà ông ở South Ex tới tậncửa hàng kẹo mà ông không hề hay biếtkhông?” đại tá Taylor nói.

Jeevan Kumar toát mồ hôi và rõ ràngđang bồn chồn lo lắng. Ông ta có vẻ rấthối lỗi. “Ồ, tôi thực sự xin lỗi, ngài đạitá. Từ nay về sau tôi sẽ cẩn thận hơn. Tôibiết chúng ta không nên để mọi ngườinhìn thấy chúng ta gặp nhau.”

“Tất nhiên, ông Kumar, điều đó thì khỏi

Page 399: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

phải nói. Nhưng nếu ông tiếp tục sơ suấtvới sự an toàn của mình thì tôi e rằngchúng ta sẽ phải chấm dứt những cuộcgặp gỡ trực tiếp như thế này. Hãy nhớmột luật lệ đơn giản: RVHĐ.”

“RVHĐ? ”

“Đúng. Rối vết, hết đuôi. Luật này thựcra rất đơn giản. Nó có nghĩa là ôngkhông bao giờ được phép đi thẳng mộtlèo tới đích đến của mình. Hãy đổiđường, đổi xe, lẩn vào một quán bênđường, ra khỏi một quán khác, làm bấtcứ điều gì để làm rối tung dấu vết củamình. Một khi ông đã làm được điều đórồi thì sẽ cực kỳ khó để người khác bám

Page 400: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

theo ông. Cho dù người bám theo ông cólà ai đi nữa thì cũng sẽ bỏ cuộc thôi.”

“OK, ngài đại tá, tôi sẽ ghi nhớ điều đó.Nhưng hãy để tôi báo cho ngài một tin tốtlành. Tôi nghĩ tôi sẽ có thể trao cho ngàinhững gì mà bấy lâu này ngài vẫn muốnnhận từ tôi. Hãy gặp tôi vào thứ Sáu ngàymười bốn tại bãi đỗ xe phía sau Balsonở South Ex. Thường thì chỗ đó khá vắngngười. Hãy gặp nhau lúc tám giờ. OK?”

“OK.”

Cuộc gặp kết thúc. Tôi vội chạy trở vềchỗ con Rover trước khi đại tá Taylor

Page 401: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

quay lại.

Thứ Sáu ngày mười bốn, mắt tôi mở tovà tai tôi trở nên thính nhạy hơn. Vàobuổi sáng đại tá Taylor đã nói rõ các kếhoạch của mình với vợ. “Tùy viênthương mại mới McGill muốn tôi đưaông ấy đi thăm một số nơi trong thànhphố sau giờ làm. Vậy nên tôi sẽ về muộnmột chút, Rebecca ạ. Đừng đợi tôi về ăntối.”

“Được thôi. Vợ của ngài đại sứ mời emtới chơi bài brit, vậy nên tối nay em cũngsẽ ra ngoài,” bà Taylor nói.

Page 402: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Tôi có thể rút ra kết luận. Tại sao đại táTaylor lại nói dối vợ về cuộc gặp gỡ củaông. Ngày hôm đó sự kính trọng tôi dànhcho ông đã không còn nữa. Tôi cảm thấyrất buồn cho bà Taylor.

Sau Ramu, giờ thì đến lượt Roy. Đại táTaylor bắt gặp cậu ấy đang hôn Shantitrong phòng ngủ của cậu ấy. Shanti lấyngười mẹ đã khuất của chị ấy ra mà thềrằng không có chuyện gì xảy ra giữamình và cậu chủ Roy và rằng đó là lầnđầu tiên Roy hôn chị - và rằng chuyện đóchỉ là do sơ suất thôi. Nhưng mọi lời vanxin của chị đều vô ích. Kết quả đúng nhưdự đoán: bị sa thải ngay lập tức. Nhưngít ra chị cũng được nhận tiền công. Roycó thể sẽ phải chịu một trận đòn vì đã

Page 403: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

quá thân mật với “bọn người Ấn khốnkiếp” và cậu ấy sẽ không được đi muasắm ở Kids Mart nữa. Tôi quyết địnhkhông làm công việc lau dọn trong phòngcủa Maggie trong mười ngày tới như mộtbiện pháp phòng ngừa.

Nếu cứ làm công việc đó thì có lẽ tôi đãcứu được cô. Bởi vì chỉ hai tuần sauchuyện của Roy, chị gái cậu ấy bị tómsống. Người Biết Tuốt thu được bằngchứng không thể chối cãi rằng cô đã hútthuốc trong phòng bất chấp những chỉ thịnghiêm khắc. Maggie cố chối tội nhưngđại tá Taylor đưa ra một bao thuốc màcô đã giấu trong tủ và thậm chí cả nhữngmẩu thuốc mà cô đã quên không vứt đi.

Page 404: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Sự việc đó cũng là dấu chấm hết đối vớinhững chuyến đi mua sắm ở Kids Martcủa Maggie.

Cho dù bạn có tin hay không, hai thángsau đại tá Taylor bắt quả tang một ngườikhác lừa dối. Vợ của ông ấy. BàRebecca Taylor. Hóa ra bà ấy có quanhệ yêu đương với một người ở đại sứquán. “Đồ chó đẻ!” ông ấy gầm lên trongphòng ngủ của họ. “Tôi sẽ trừng phạt côcùng gã nhân tình ngu đần của cô.” Tôinghe thấy tiếng tát và tiếng vật gì đó bịvỡ, hình như là một lọ hoa. Tối hôm đóbà Taylor không xuống ăn tối. Maggie vàRoy cũng giữ khoảng cách với bố. Tôikhông thể không cảm thấy thương xót bàTaylor. Chồng bà ấy đã phát hiện ra

Page 405: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chuyện dan díu nhỏ nhặt của bà ấy nhưngbà ấy thì không hề biết tí gì về bí mật dơdáy của ông. Tôi muốn vạch trần bí mậtcủa đại tá Taylor. Chuyện ông ấy gặpông già Jeevan Kumar trong bãi đỗ xevắng người. Nhưng há miệng mắc quaivà tôi cứ bị giày vò bởi một nỗi sợthường trực rằng một ngày nào đó NgườiBiết Tuốt sẽ phát hiện ra chuyện tôi đãđẩy Shantaram qua đoạn chắn cầu thang.Rằng có thể ông ấy biết những điều vềtôi mà thậm chí tôi không biết.

Trong khi những chuyện điên rồ ấy xảyra trong gia đình Taylor, Jai làm tôi phátcáu. Thức ăn ông ta nấu vốn đã tồi giờcàng tồi hơn. Món xúp loãng của ông ta

Page 406: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chẳng có mùi vị gì, món ca ri làm tôi khóchịu và ngay cả con Rover cũng khôngchịu ăn món thịt hầm của mình. Ông ta cứlải nhải khiến tôi chán muốn chết về cáigara ngớ ngẩn và việc kiếm một nghìnnăm trăm rupi. Tôi suýt nữa đã quyếtđịnh than phiền với đại tá Taylor về ôngta thì bi kịch xảy ra với gia đình này. Mẹcủa đại tá Taylor qua đời ở Adelaide.Mọi người đều rất buồn. Lần đầu tiênchúng tôi thấy mặt yếu đuối của viên sĩquan quân đội. “Tất cả chúng tôi sẽ đivắng một tuần,” ông ấy nói với Jai bằnggiọng khẽ khàng. “Nhà sẽ được khóa lại.Ông và Thomas có thể ăn ở ngoài.”Maggie và Roy đang khóc. Mắt bàTaylor đỏ hoe. Tất nhiên, Bhagwati cũngkhóc. Thậm chí mắt tôi cũng nhòa lệ. Chỉ

Page 407: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

có một người duy nhất mỉm cười ranhmãnh sau bức tường bếp. Đó là Jai.

Đêm đó Jai đột nhập vào nhà Taylor.Ông ta không vào phòng của hai ngườicon hay phòng ngủ của ông chủ. Ông ta đithẳng đến Cấm địa. Trước hết ông ta ngắtđiện ở nguồn. Sau đó ông ta làm chậpđiện ở bảng điện tử, cắt khóa bằng mộtcái cưa, đẩy tấm lưới sắt sang một bênvà dùng lực đẩy cánh cửa gỗ bật ra.

Tôi bị đánh thức bởi tiếng thét ghê rợnvọng tới từ nhà chính của gia đìnhTaylor. Ba giờ sáng tôi chạy vào nhà vàphát hiện những gì Jai gây ra. Ông tađang ở trong Cấm địa, đập đầu bôm bốp

Page 408: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

vào tường. “Lũ khốn kiếp. Chúng sốngnhư vua chúa, thế mà không có một xunào trong nhà,” ông ta giận dữ.

Chuông báo động vang lên trong đầu tôi.Tôi tin rằng Người Biết Tuốt thế nàocũng phát hiện ra hành động phản bội củaJai cho dù ông ấy đang dự một đám tangcách đó mười nghìn dặm. Và rằng thếnào tôi cũng sẽ bị liên lụy.

“Jai, ông ngốc thế. Ông đã làm gì vậy?”tôi hét vào mặt ông ta.

“Chẳng có gì ngoài cái việc mà vì nó tôiđã đến đây. Tôi là một tên trộm chuyên

Page 409: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nghiệp, Thomas ạ. Đã ngồi tù tám năm ởnhà tù Tihar. Tôi cứ nghĩ với cái hệthống an ninh này thì lão khốn Taylorchắc hẳn cất vàng bạc châu báu trongphòng. Nhưng ở đây không có lấy mộtxu. Sự cố gắng của sáu tháng trời đãthành công cốc. OK, tôi sẽ sửa điện rồisau đó sẽ chuồn. Tôi sẽ lấy cái đầu VCDvà cái ti vi ba trong một ở phòng ti vi.Chúng là những thứ lặt vặt, nhưng tôiphải tôn trọng nghề nghiệp của mình chứ.Cậu có thể dọn dẹp những thứ tôi bày ra.Và nếu cậu cố gọi cảnh sát tôi sẽ bẻ gãytừng cái xương trên người cậu.”

Sau khi Jai đi khỏi đó, tôi đưa mắt nhìnquanh căn phòng. Trong phòng đầynhững thiết bị trông rất lạ; những chiếc

Page 410: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

micro trông tựa những bông hoa hướngdương bé xíu, những chiếc camera thunhỏ giống như những con mắt kỳ quái. Cónhững tập giấy ghi “Mật mã” với nhữngsự kết hợp vô nghĩa của các chữ số vàcác chữ cái. Có một số cuốn sách: TheArt of Espionage (Nghệ thuật tình báo),Essentials of a Good Counter Agent(Những yếu tố cần thiết của một điệpviên hai mang giỏi), Spying forDummies (Làm gián điệp cho những kẻngốc). Có những tập giấy tờ với nhữngcái mác như “Tối mật”, “Chỉ dành chocon mắt của riêng bạn”, những bức phácthảo đủ loại, một bức ghi “Bản thiết kếlò phản ứng hạt nhân hình ống sử dụng kỹthuật tiên tiến” và một bức khác ghi“giản đồ tàu ngầm”. Và có một cái ngăn

Page 411: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

kéo chứa đầy những cuộn băng VHS thunhỏ. Tôi nhìn nhãn mác trên các cuộnbăng được sắp xếp theo trật tự abc:Ajay, Raj, Ramesh, Rebecca, Roy,Shanti, Stuart. Và Thomas. Được giấutrong chiếc ngăn kéo thứ hai là một chiếcđầu quay video xách tay. Bằng bàn tayrun rẩy, tôi tra cuộn băng có tên mìnhvào đầu quay. Màn hình sống động vớinhững hình ảnh từ căn phòng của tôi. Tôinhìn thấy mình đang nằm trên giường, ghichép gì đó vào cuốn sổ bìa đỏ; đang nóichuyện với Ramu; đang ngủ. Tôi tuanhanh cuốn băng để xem có hình ảnh nàocủa Shantaram trong đó hay không. Sauđó tôi tra cuốn băng có tên bà Taylorvào đầu quay. Bà ấy đang ngồi trêngiường. Một người đàn ông lén lút bước

Page 412: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

vào và ôm bà ấy trong vòng tay. Tôi chỉcó thể nhìn thấy lưng ông ta. Ông ta hônbà ấy thật lâu và mãnh liệt. Bỗng nhiêncó tiếng gõ cửa và người đàn ông đóquay đầu lại nhìn thẳng vào mắt tôi. Tôisợ gần chết. Đó là ngài đại sứ. Tôi vộilấy cuộn băng ra và tắt đầu video đi.Trong hai phút tôi đứng như trời trồng,lo rằng thậm chí ngay trong phòng nàycũng có một chiếc camera bí mật đanghoạt động. Rồi tôi thở thật sâu. Giờ thìtôi đã biết làm thế nào đại tá Taylor lạitrở thành Người Biết Tuốt. Ông ấy đã đãđặt máy theo dõi toàn bộ ngôi nhà này vàcó lẽ toàn bộ Đại sứ quán. Ông ấy là mộttên gián điệp. Nhưng tôi không phải làSteeve Nolan trong phim Người truy bắtgián điệp. Tôi kiếm được một nghìn năm

Page 413: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

trăm rupi mỗi tháng và tôi đã cộng đượctất cả 43.500 rupi trong cuốn sổ bìa đỏcủa mình. Và tôi không muốn toàn bộ sốtiền này chỉ tồn tại trên giấy. Tôi muốnđược chạm tay vào những xấp tiền, đượcsờ lên bề mặt nhẵn bóng của những tờbạc mới cứng. Vậy nên tôi sẽ ngậmmiệng. Và tôi sẽ mỉm cười mỗi khi ôngbà chủ của tôi mỉm cười.

Tôi gọi vào số máy di động của đại táTaylor. “Tôi xin lỗi đã làm phiền ông,thưa ông, nhưng trong nhà đã xảy ra mộtvụ trộm. Jai đã lấy chiếc đầu quay VCDvà cái ti vi ba trong một. Và ông ta cũngđã đột nhập vào Cấm địa.”

Page 414: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Gì hả???”

“Đúng vậy, thưa ông. Tôi rất tiếc, thưaông.”

“Này, Thomas, đây là những gì tôi muốncậu làm. Tôi muốn cậu bảo đảm an toàncho Cấm địa ngay lập tức. Bỏ cái khóagãy đi. Cậu không cần vào trong phòng.Chỉ việc dùng một cái khóa khác, khóacửa phòng lại và không cho bất cứ ai vàophòng. Một điều rất quan trọng là cậukhông được gọi cảnh sát. Nếu chuôngbáo động kêu, chỉ cần nhập mật mã saulên bàn phím trên cửa: 0007. Cậu ngherõ chưa: 0007 và nó sẽ ngừng kêu. Tôisẽ lên máy bay về ngay lập tức và chiều

Page 415: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

mai sẽ có mặt ở Delhi. Nhưng tôi muốncậu đảm bảo rằng không một ai vào Cấmđịa cho đến khi tôi trở về. Cậu hiểuchưa?”

“Hiểu rồi, thưa ông.”

Đại tá Taylor trở về Delhi, thậm chíkhông dự đám tang của mẹ mình. Taxivừa dừng lại trước nhà ông ấy đã chạybổ vào Cấm địa. Rồi ông ấy đi ra trôngcó vẻ nhẹ nhõm. “Ơn Chúa, không thứ gìtrong phòng bị lấy đi. Làm tốt lắm,Thomas. Tôi biết có thể tin cậy cậu mà.”

Hơn sáu tháng sau, cuộc sống của tôi

Page 416: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

trượt trở lại chính cái lối mòn cũ nhưtrước đây. Một người đầu bếp mới đượcthuê vào làm, một người không hề dínhdáng đến nhà tù Tihar. Bhagwati bị đuổiviệc vì đã dùng xe cho một đám cướitrong gia đình anh ta mà không xin phép.James, bạn trai mới của Maggie, bị pháthiện và bị cấm không được bước chânvào nhà. Roy bị bắt quả tang đang sửdụng thuốc phiện và bị đánh đòn. BàTaylor và chồng tiếp tục nói với nhautheo cái kiểu khách sáo tẻ lạnh. Tôi đoánđại tá Taylor vẫn tiếp tục gặp JeevanKumar trong những con hẻm hẻo lánh vànhững bãi đỗ xe vắng người.

Maggie và Roy đang chơi trò đố chữtrong phòng khách. Họ rủ tôi chơi cùng.

Page 417: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Nhờ chơi trò này với họ tôi đã học đượcnhiều từ mới, chẳng hạn như từ “bingle”,từ “brekkie”, “chalkie”, “dosh”, “skite”,và “spunk”. Maggie luôn giành chiếnthắng. Vốn từ vựng của cô ấy thực sự tốt.Cô ấy là người duy nhất biết những từ cótám chữ cái và có lần cô ấy ghép đượcmột từ có chín chữ cái. Tôi là ngườichơi kém nhất. Tôi ghép được những từ“go”, “eat”, “sing” và “last”. Năm thìmười họa tôi cũng ghép được những từcó sáu hoặc bảy chữ cái nhưng rốt cuộcvẫn là người ghi được ít điểm nhất. Đôikhi tôi nghĩ Roy mời tôi làm người chơithứ ba chỉ để cậu ấy không phải về bét.Hôm nay, các chữ cái của tôi khôngđược tốt. Có nhiều chữ X, J, K, và L.Trò chơi sắp kết thúc. Maggie đã có 203

Page 418: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

điểm, Roy có 175 điểm và tôi có 104điểm. Bảy chữ cái cuối cùng của tôi làG, P, E, E, S, A và I. Tôi đang nghĩ mìnhsẽ ghép chữ “page” hoặc chữ “see”. RồiRoy sử dụng một chữ O từ một trongnhững từ của Maggie để ghép thành chữ“on” và thế là tôi chợt nhớ ra. Tôi đặtchữ E, S, P và chữ I trước chữ O và đặtchữ A, G, E sau chữ N. “Espionage”. Từđó được tổng cộng mười bảy điểm vàđược nhân ba vì nó nằm trong một ôvuông màu đỏ và được cộng thêm nămmươi điểm bởi nó chiếm tất cả bảy ôvuông. 101 điểm. Chịu thua đi, Maggie!

Tôi lượn lờ quanh máy điện thoại cảngày. Maggie đang đợi James gọi và côấy giao cho tôi nhấc máy điện thoại

Page 419: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

trước khi bố cô ấy làm việc đó từ Cấmđịa. Cuối cùng, lúc bảy giờ mười lăm,chuông điện thoại reo. Nhanh như cắt tôinhấc ống nghe lên. Nhưng ông Taylorvẫn nhanh tay hơn tôi. “Xin chào,” ôngấy nói.

Có tiếng thở hổn hển từ đầu dây bên kia.Rồi giọng nói của Jeevan Kumar vanglên trong ống nghe. “Gặp tôi ngày mai,thứ Năm, vào tám giờ tối tại quán kemKwality gần Indian Gate. Tôi có một thứtuyệt vời.”

“Tốt,” đại tá Taylor nói và dập máy.

Page 420: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Đại tá Taylor ngồi trong phòng kháchvới chai bia Foster, xem tập mới nhấtcủa bộ phim Người truy bắt gián điệp.Lần này Steve Nolan thực sự ở vào tìnhthế tiến thoái lưỡng nan. Anh đã pháthiện ra người bạn thân nhất của mình,người cùng học đại học với anh, ngườiphù rể tại đám cưới của anh, là một têngián điệp. Anh rất buồn. Anh không biếtphải làm gì. Anh ngồi tại một quầy bartrong tình trạng bơ phờ và uống rất nhiềuwhisky. Sau đó người phục vụ ở quầybar nói với anh, “Ngoài kia là thế giớibẩn thỉu, nhưng nếu không ai chịu làmcông việc dọn dẹp thì cả đất nước này sẽbiến thành cái nhà xí.” Steve Nolan nghethấy thế liền phấn chấn lên. Anh phóngtới nhà tên gián điệp trên chiếc Ferrari

Page 421: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

màu đỏ. “Cậu là một người đàn ông tốtlàm một việc xấu,” anh nói với bạn mìnhtrước khi rút súng ra. “Tình bạn là quantrọng. Nhưng tổ quốc là trên hết. Tôi xinlỗi,” anh nói và bắn chết người bạn.

Mười giờ đêm hôm sau, một chiếc xejeep của cảnh sát và một chiếc xe củađại sứ quán có gắn đèn đỏ nhấp nháyphanh kít trước nhà. Chính viên thanh trađã bắt Ramu bước ra, cùng với cảnh sáttrưởng. Đại tá Taylor đi cùng họ, trônggiống như Steve Nolan lúc ở quầy bar.Chưa tới mười phút sau, ngài đại sứcũng đến, trông rất dữ tợn. “Gì thế này?”ông ta hỏi cảnh sát trưởng. “Tại sao đạitá Taylor lại bị tuyên bố là persona non

Page 422: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

grata[10] và bị Bộ Ngoại giao yêu cầuphải rời khỏi nước này trong vòng bốnmươi tám tiếng?”

“Ồ, thưa ngài kính mến, chúng tôi cóbằng chứng cho thấy nhân viên của ngàidính líu vào các hoạt động không thíchhợp với vị trí ngoại giao của ông ta. Tôie rằng ông ta sẽ phải rời khỏi nước này,”viên cảnh sát trưởng đáp.

“Nhưng ông ấy bị buộc tội gì?”

“Chúng tôi bắt quả tang ông ta đang nhậnnhững tài liệu nhạy cảm từ một ngườiđàn ông tên là Jeevan Kumar, một thư ký

Page 423: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

của Bộ Quốc phòng.”

Đại tá Taylor trông tái mét. Ông ấykhông nói những người Ấn Độ này lànhững kẻ bịa chuyện khốn kiếp. Ông ấycứ đứng ở giữa phòng khách với mái đầucúi gục.

Ngài đại sứ bật ra một tiếng thở dài.“Tôi phải nói rằng trong suốt bao nhiêunăm làm đại sứ, đây là lần đầu tiên mộtnhân viên của tôi bị coi là nhà ngoại giaokhông được chấp nhận. Và hãy tin tôi,Charles không phải là gián điệp. Nhưngnếu ông ấy phải đi, thì ông ấy phải đi.”Rồi ông ta kéo ông cảnh sát trưởng ramột chỗ. “Ông Chopra, trong những năm

Page 424: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

qua tôi đã gửi cho ông không biết baonhiêu thùng rượu Black Label rồi. Ôngcó thể cho tôi một ân huệ và trả lời mộtcâu hỏi của tôi được không?”

“Chắc chắn là được chứ.”

“Tôi chỉ hỏi để biết thôi, ông có thể nóicho tôi hay, làm thế nào mà ông biết vềcuộc gặp tối hôm nay của Charles? Liệucó phải ông bạn Kumar đã dẫn ông tớibắt ông ấy không?”

“Ông hỏi kỳ thật. Không phải là JeevanKumar đâu. Hoàn toàn ngược lại, đó làmột trong những người của ông ấy. Sáng

Page 425: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nay người đó đã gọi điện cho thanh traTyagi và nói với ông ấy hãy đến IndiaGate lúc tám giờ tối để bắt quả tang đạitá Taylor đang nhận một số tài liệu mật.”

“Tôi không tin. Sao ông dám chắc đó làmột người Australia chứ?”

Thanh tra Tyagi nói chen vào. “Ồ, thưangài đại sứ, giọng nói của người đó làmột sự tố cáo chết người. Người đó nóinhư thế này, ‘G’day maite, go to IndiaGate, tonight at aite.’ Ý tôi là, chỉ ngườiAustralia mới nói như thế, đúng khôngnào?”

Page 426: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Ngày hôm sau, đại tá Taylor rời Delhimột mình trên một chuyến bay của hãngQantas. Bà Taylor và hai đứa con sẽ đisau. Tôi cũng sắp rời khỏi nhà Taylor.Với ba chiếc móc đeo chìa khóa, sáu cáiáo phông, ba mươi cuốn tạp chí Địa lýAustralia mà tôi sẽ bán cho một ngườimua đồng nát. Và 52.000 rupi. Những tờbạc mới cứng.

Tôi tạm biệt gia đình Taylor. Roy xử sựnhư một kẻ quái gở. Từ khi bắt đầu dùngma túy cậu ấy trở nên điên điên khùngkhùng. Maggie thì quấn lấy James. Và tôikhông cần phải lo lắng cho bà Taylor.Tôi tin rằng có ngài đại sứ ở bên, mọichuyện với bà ấy sẽ ổn cả thôi. Còn tôi,tôi sẽ đi gặp Salim ở Mumbai. Đó sẽ là

Page 427: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

một điều tuyệt vời!

Smita nhìn đồng hồ đeo tay. Nó chỉ mộtgiờ ba mươi sáng. “Cô có chắc là cômuốn nghe tôi kể tiếp không?”

“Chúng ta có sự lựa chọn ư?” cô ấy đáp.“Ngày mai họ sẽ ban lệnh bắt giữ chínhthức đối với cậu.” Cô ấy lại nhấn nút“Play”.

Chúng tôi lại đang ở trong khoảng thờigian giải lao dành cho quảng cáo. PremKumar gõ ngón tay xuống mặt bàn.“Thomas, cậu biết cuối cùng may mắncủa cậu cũng hết rồi. Tôi sẵn sàng đánh

Page 428: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

cược với cậu rằng cậu không thể trả lờiđược câu hỏi tiếp theo. Vậy hãy chuẩn bịsử dụng một trong những sự trợ giúp củamình đi.”

Nhạc hiệu nổi lên.

Prem Kumar quay sang tôi. “Giờ chúngta sẽ chuyển sang câu hỏi số năm vớimức thưởng năm mươi nghìn rupi. Đây làmột câu hỏi thuộc lĩnh vực ngoại giao.Khi một chính phủ tuyên bố một nhàngoại giao là persona non grata, thìđiều đó có nghĩa là gì? Điều đó có nghĩarằng a) Nhà ngoại giao đó được trọngvọng, b) Nhiệm kỳ của nhà ngoại giao đóđược kéo dài, c) Nhà ngoại giao đó

Page 429: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

được biết ơn hay d) Nhà ngoại giao đókhông được chấp nhận? Anh đã hiểu câuhỏi rồi chứ, anh Thomas?”

“Vâng,” tôi đáp.

“OK. Vậy thì hãy cho chúng tôi biết câutrả lời của anh. Hãy nhớ là anh vẫn cònnguyên hai quyền trợ giúp. Anh có thể sửdụng quyền trợ giúp từ người thân hoặccó thể yêu cầu sự trợ giúp năm mươinăm mươi và tôi sẽ bỏ đi hai câu trả lờisai, để lại cho anh hai sự lựa chọn. Anhnói gì nào?”

“Tôi nói D.”

Page 430: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Xin lỗi, gì cơ?”

“Tôi nói D. Nhà ngoại giao không đượcchấp nhận.”

“Đó là một phỏng đoán phải không? Xinnhớ rằng anh sẽ để mất mười nghìn rupianh vừa giành được nếu trả lời sai. Vậynên nếu muốn, anh có thể dừng cuộc chơingay bây giờ.”

“Tôi biết câu trả lời. Đó là D.”

Một số khán giả há hốc miệng vì kinhngạc.

Page 431: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Anh hoàn toàn chắc chắn một trăm phầntrăm chứ?”

“Vâng.”

Tiếng trống dồn nổi lên. Câu trả lời đúngnhấp nháy trên màn hình.

“Chính xác một trăm phần trăm! Anh vừagiành được năm mươi nghìn rupi!” PremKumar tuyên bố. Khán giả đứng dậy hoanhô. Prem Kumar lau mồ hôi trên trán.“Tôi phải nói rằng, thật xuất sắc,” anh tanói to. “Tối nay anh Thomas dường nhưlà Người Biết Tuốt.”

Page 432: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

[8] 8. Bánh gateau cá hồi, bánh kếp sốtcam và tôm bỏ lò

[9] 9. Bánh kem trứng

[10] 10. Nhà ngoại giao không được chấpnhận

Page 433: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

HÃY GIỮ LẤYCÚC ÁO CỦA

CẬU

Page 434: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Khallas. Thôi đi,” tôi dằn từng tiếng.“Đừng uống thêm whisky nữa. Quầy barđóng cửa rồi. Về nhà đi.”

“Khô...ôngggg. Si...n đừng nói vậy. Chotôi thên một ny nữa đi. Ny cuốn cùng,”người khách nài nỉ và giơ chiếc cốckhông của ông ta ra. Tôi nhìn đồng hồđeo tay. Đã mười hai giờ bốn mươi lămphút trưa rồi. Thực ra, quầy bar mở cửatới một giờ. Với vẻ mặt nhăn nhó, tôicầm chai rum Black Dog lên. “Một trămrupi, thưa ông,” tôi yêu cầu. Người đànông móc từ trong túi áo ra một tờ bạcnhàu nhĩ và tôi rót vào chiếc cốc mộtlượng rượu được cẩn thận đong vừa đủ.

Page 435: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Cáng ơn kậu, kậuuuu phục vụ,” ông tanói, tợp một hớp rượu rum rồi đổ sụpxuống bàn, thả cốc rượu vỡ tan tành trênsàn nhà, đánh đổ chai sô đa và làm bátnước chấm bị lật úp. Chỉ vài giây sau làông ta sẽ ngủ khì. Giờ tôi không chỉ phảidọn dẹp cái đám bừa bộn do ông ta gâyra mà còn phải gọi taxi, giúp ông ta ra xevà bằng cách nào đó gửi ông ta về nhà.Và mặc dầu đã đủ thông minh để buộcông ta trả trước tiền rượu, tôi có thể quênkhoản tiền boa từ vị khách này đi.

Có khi tôi còn bị đổ lỗi vì đã để tìnhhình thành ra thế này ấy chứ. Khách hàngnày bộc lộ rõ ràng mọi dấu hiệu cho thấyông ta có thể gục tại chỗ bất cứ lúc nào.Vậy mà tôi cứ tưởng ông ta có thể chịu

Page 436: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nốt ly cuối cùng. Như thường thấy, tôi đãsai.

Thậm chí sau hai tháng làm việc tại quầybar kiêm nhà hàng Jimmy, tôi vẫn khôngthể xác định được một cách chính xáctửu lượng của người khác. Mặc dầu tôiđã đúc rút được cả một hệ thống phânloại gần đúng về những kẻ say xỉn. Đứngđầu danh sách của tôi là ngựa. Nhữngngười này có thể uống tới tám cốc màvẫn chưa nói líu nhíu. Tiếp đó đến lừa,mới nốc được hai ba cốc đã bắt đầu kêube be, nói lảm nhảm hoặc trở nên ủ dột,ủy mị và bắt đầu khóc. Rồi đến chó.Càng uống nhiều thì những người nàycàng máu cãi lộn hoặc đánh nhau. Một số

Page 437: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

người còn cợt nhả với Rosie. Xếp sau họlà gấu, cứ rượu vào là dễ lăn quay rangủ. Và xếp cuối danh sách là lợn.Những người này nôn thốc nôn tháo saukhi uống cốc cuối cùng. Sự phân loại nàykhông được chặt chẽ cho lắm. Tôi đãthấy những khách hàng bắt đầu như ngựanhưng lại kết thúc như lợn. Và chó lạihóa thành gấu. Ơn trời, vị khách này kếtthúc là gấu chứ không phải lợn.

Tôi tống khứ kẻ say xỉn cuối cùng đi vànhìn đồng hồ treo tường. Đã một giờmười rồi. Từ hôm Rosie và bố cô ấy đinghỉ ở Goa, hầu như hôm nào cũng phảisau nửa đêm tôi mới trở về căn phòng bétí hin của mình trong một ngôi nhà ởDharavi. Một phần là lỗi ở tôi. Nếu

Page 438: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

không khoe với người quản lý rằng tôibiết pha rượu và định lượng whisky bằngvạch định mức trên cốc, rằng tôi có thểphân biệt được Campari pha sô đa vớirượu Bloody Mary, thì tôi đã chẳng bịngười ta giao cho vị trí phục vụ quầy bartrong thời gian Alfred vắng mặt.

Quán bar kiêm nhà hàng Jimmy ở Colabacó những bức tranh đã phai màu treo trêntường, những chiếc gương sau quầy bar,đồ nội thất bằng gỗ chắc nịch và thựcđơn ngon nhất Nam Mumbai. Vì thức ănở đó rất ngon mà giá lại rẻ nên quán thuhút được các khách hàng thuộc mọi thànhphần. Vào bất kỳ ngày nào bạn cũng cóthể thấy một nhà quản lý hàng đầu đang

Page 439: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

mân mê ly rượu tại quầy bar bên cạnhmột công nhân hạng xoàng. Người quảnlý khăng khăng bắt chúng tôi phải khơimào cho những cuộc chuyện trò vớikhách hàng ở quầy bar bởi vì khi có bạnngười ta sẽ uống hăng hơn. Bố củaRosie, ông Alfred D’Souza hom hemphục vụ quầy bar, vốn rất giỏi tán gẫuvới khách quen. Ông ấy thuộc tên hầu hếtkhách quen và thường ngồi với họ hànggiờ, lắng nghe những câu chuyện ai oáncủa họ và đều đặn bổ sung hóa đơn thanhtoán tiền rượu của họ. Chính Rosie cũngđang trở thành một cô phục vụ khá thạoviệc ở quầy bar. Cô ấy ngồi tại quầy bar,mặc chiếc áo cổ trễ và váy bó, chốcchốc lại cúi xuống làm lộ rãnh ngực vàdụ dỗ khách gọi thêm rượu whisky nhập

Page 440: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

khẩu đắt đỏ thay vì các loại rượu rẻ tiềncủa Ấn Độ. Mặc dầu vậy, thỉnh thoảngtrò hề của cô cũng khiến cô gặp rắc rốivới những khách hàng thô lậu tưởng cô làgái gọi rẻ tiền. Những lúc như thế tôi lạiphải vào vai một nhân viên dẹp loạnkhông chính thức.

Ông Alfred D’Souza nghĩ giữa Rosie vàtôi có gì đó mờ ám nên bất cứ khi nào côấy quanh quẩn cạnh quầy bar là ông ấylại nhìn tôi như một con diều hâu. Ông ấynhầm to. Rosie là một cô gái dễ thương.Cô ấy thấp và có bộ ngực đồ sộ. Cáicách cô ấy nghiêng đầu và thỉnh thoảngnháy mắt với tôi khiến tôi cảm thấy hìnhnhư cô ấy đang cố phát tín hiệu cho tôi.Nhưng tâm trí tôi không có khả năng tiếp

Page 441: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nhận tín hiệu đó. Tâm trí tôi đầy ắp kýức về một người duy nhất: Nita. Các bácsĩ ở Agra nói rằng phải mất ít nhất bốntháng Nita mới lành các vết thương. Vàtôi biết Shyam sẽ không bao giờ chophép tôi gặp cô ấy. Đó là lý do tôi quayvề Mumbai: để xua đi những bóng ma từAgra, cả của người sống lẫn người chết.Nhưng tôi không thể chạy trốn khỏi quákhứ của chính mình trong cái thành phốnày. Những ký ức của quá khứ rình rậptôi tại mọi xó xỉnh. Shantaram, nhà thiênvăn học thất bại, chế nhạo tôi trên cáccon phố. Neelima Kumari, nữ diễn viênđiện ảnh, gọi tôi trên chuyến tàu hỏa địaphương. Và Salim, bạn của tôi, nhìn tôitừ mọi tấm biển quảng cáo. Nhưng tôi đãđi đến một quyết định mang tính lý trí

Page 442: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

rằng tôi sẽ không gặp Salim. Tôi khôngmuốn cậu ấy bị cuốn vào vòng xoáy củacuộc sống điên rồ và những kế hoạchđiên rồ của tôi.

Tôi sống giữa Mumbai, ở một xó xỉnhđược gọi là Dharavi, trong một túp lềuchật chội rộng ba mươi mét vuông, khôngcó ánh sáng tự nhiên hay hệ thống thônggió, với những mảnh kim loại khía rãnhghép thành mái che trên đầu. Mái lều đórung lên bần bật mỗi khi có một chiếc tàuhỏa chạy qua phía trên. Không có nướcmáy và không có hệ thống vệ sinh. Đâylà tất cả những gì tôi có thể trang trảiđược. Nhưng không phải chỉ có mình tôiở Dharavi. Có cả triệu người giống nhưtôi, nhồi nhét trong cái khu đất đô thị

Page 443: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

hình tam giác rộng hai hecta lầy lội,hoang hóa, nơi chúng tôi sống như nhữngcon thú và chết như những con côn trùng.Những người di cư cơ cực từ mọi miềnđất nước chen nhau để giành lấy mộtmảnh trời con con cho riêng mình trongcái khu ổ chuột lớn nhất châu Á này.Ngày nào cũng xảy ra cãi cọ - vì từngcentimet không gian, vì một xô nước -nhiều khi trở nên gay gắt khủng khiếp.Dân cư của Dharavi đến từ những nơi tùtúng bẩn thỉu của Bihar và UP, TamilNadu và Gujarat. Họ đến Mumbai, thànhphố vàng, ôm ấp trong tim giấc mơ làmgiàu và được sống cuộc sống của nhữngngười thuộc tầng lớp trung-thượng lưu.Nhưng vàng đã biến thành chì từ lâu, bỏlại những trái tim héo mòn và những bộ

Page 444: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

óc thối rữa. Giống như trái tim và bộ óccủa tôi.

Dharavi không phải nơi dành cho nhữngkẻ kén cá chọn canh. Trại giáo dưỡngDelhi khiến chúng tôi bị thu nhỏ, nhưngmôi trường đô thị dơ dáy và tàn nhẫn củaDharavi làm chúng tôi u mê và hạ thấpgiá trị của chúng tôi. Những cái cống hởcủa nó tràn trạt muỗi. Những nhà vệ sinhcông cộng hôi thối đầy ặc phân nhungnhúc chuột khiến bạn giảm bớt suy nghĩvề mùi thối mà tăng cường suy nghĩ đếnviệc bảo vệ cái mông của mình. Hàngđống rác thải bẩn thỉu nằm chềnh ềnh ởmọi góc, và từ đám rác rưởi ấy nhữngngười bới rác vẫn cố tìm kiếm thứ gì đócòn sử dụng được. Có nhiều khi bạn phải

Page 445: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nhịn thở khi len chân qua những ngõ hẻmchật hẹp và bí bách của nó. Nhưng đốivới những cư dân đang chết đói củaDharavi, nơi đây là nhà.

Giữa những tòa nhà chọc trời hiện đại vànhững khu thương mại tắm trong ánh đènneon của Mumbai, Dharavi nằm đó nhưmột khối u giữa lòng thành phố. Ấy vậymà thành phố không chịu thừa nhận nó.Vì thế nó bị đặt ngoài vòng pháp luật.Tất cả những ngôi nhà ở Dharavi đều là“nhà xây dựng trái phép” có khả năng bịphá dỡ bất cứ lúc nào. Nhưng khi mà cáccư dân của nó còn đang phải đấu tranhchỉ để tồn tại qua ngày, họ không quantâm đến điều đó. Vậy là họ sống trong

Page 446: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

những căn nhà bất hợp pháp, dùng điệnbất hợp pháp, uống nước bất hợp phápvà xem truyền hình cáp bất hợp pháp. Họlàm việc trong vô số những nhà máy vànhững cửa hàng bất hợp pháp củaDharavi, thậm chí họ di chuyển bất hợppháp - không có vé - trên những chuyếntàu địa phương chạy qua khu vực này.

Thành phố có thể đã cố tình phớt lờ sựphát triển khó chịu của Dharavi, nhưngđâu phải bị tuyên bố là bất hợp pháp thìcăn bệnh ung thư sẽ được ngăn chặn. Nóvẫn cứ giết chết một cơ thể bằng thứ chấtđộc chậm phát tác của mình.

Hàng ngày tôi đi từ Dharavi tới quán bar

Page 447: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

kiêm nhà hàng Jimmy. Điều tốt đẹp duynhất của việc làm thuê tại quán Jimmy làtôi không phải có mặt ở chỗ làm cho tớiít nhất giữa ngày. Nhưng đây là sự bùđắp cho những đêm khuya tôi phải thứcphục vụ không biết bao nhiêu kẻ thô lậusay xỉn đến từ khắp nơi trong thành phốvà nghe những câu chuyện ai oán của họ.Tôi rút ra một kết luận rằng rượu là đấngcông bằng vĩ đại. Bạn có thể là ngườiphụ trách quảng cáo chuyên nghiệp haymột anh thợ đúc tầm thường, nhưng nếukhông cầm nổi ly rượu thì bạn chỉ là mộtkẻ say xỉn mà thôi.

Sau trải nghiệm đau buồn với Shantaram,tôi cứ nghĩ mình sẽ chẳng bao giờ chịunổi một kẻ say. Nhưng quán Jimmy là

Page 448: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nơi duy nhất cho tôi việc làm. Tôi tự anủi mình với ý nghĩ rằng mùi whisky dẫusao cũng đỡ khó chịu hơn mùi hôi thối từcái nhà vệ sinh công cộng ở gần lều củatôi và rằng nghe kẻ say nói còn đỡ đaulòng hơn nghe những câu chuyện thươngtâm về hãm hiếp, gạ gẫm, ốm đau và chếtchóc ngày nào cũng ra rả trong các cănlều của Dharavi. Vậy là giờ đây tôi đãhọc được cách giả bộ quan tâm và nói“Ừm”, “Đúng”, “Thật ư?”, “Ôi chao!”trước những câu chuyện về các bà vợ lừadối và các ông chủ keo kiệt được kểhàng đêm tại quán bar kiêm nhà hàngJimmy, trong khi cùng lúc khuyến khíchkhách hàng gọi thêm một đĩa gà rán, thêmmột bát hạt điều muối để nhắm rượu. Vàngày nào tôi cũng mong chờ một lá thư từ

Page 449: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

những người làm chương trình ALTP, láthư thông báo liệu tôi có được chọn thamgia chương trình hay không. Nhưngngười bưu tá chẳng chuyển gì cho tôi hết.

Cảm giác thất bại bắt đầu bao phủ tâm trítôi. Tôi cảm thấy cái mục đích rõ ràng đãdẫn dắt tôi đến Mumbai này giờ đangnằm ngoài tầm với của tôi. Tôi đang bơingược dòng. Dòng nước mạnh mẽ đangcuồn cuộn mà tôi thì không thể vượt qua.Nhưng rồi tôi nghe thấy tiếng kêu củaNita yêu dấu và tiếng nức nở củaNeelima Kumari, vậy là sức mạnh ý chícủa tôi quay trở lại. Tôi phải tham giachương trình đó. Và cho tới khi điều đóxảy ra, tôi vẫn sẽ tiếp tục lắng nghe cáccâu chuyện của những kẻ say trong thành

Page 450: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

phố này. Vài chuyện hay. Vài chuyện dở.Vài chuyện khôi hài. Vài chuyện buồnthảm. Và có một chuyện hết sức quáiđản.

Lúc ấy đã là quá nửa đêm, nhưng vịkhách ngồi một mình tại quầy bar khôngchịu nhúc nhích. Anh ta đến đây trên mộtchiếc Mercedes có lái xe riêng hiện đangđỗ ở bên ngoài. Anh ta uống một cáchđều đặn suốt từ mười giờ tối và giờ đãđến cốc thứ năm. Người lái xe mặc đồngphục đang ngáy trong xe. Có lẽ anh tabiết ông chủ của mình sẽ chẳng vội rờikhỏi quán. Người đàn ông khoảng bamươi tuổi, mặc bộ vest tối màu sangtrọng, đeo cà vạt lụa và đi giày da bóng

Page 451: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

loáng.

“Anh trai yêu quý của tôi, anh trai yêuquý của tôi,” cứ độ hai phút anh ta lạinhắc câu này, giữa những hớp rượuwhisky Black Label và những miếng thịtcừu nướng.

Người quản lý bật ngón tay ra lệnh chotôi. “Thomas, đến ngồi với anh ta và hỏihan về anh trai của anh ta đi. Cậu khôngthấy anh bạn tội nghiệp đó đang quẫn trísao?”

“Nhưng... thưa quản lý, giờ đã quá nửađêm rồi. Chúng ta nên bảo anh ta về thôi

Page 452: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nếu không tôi sẽ lỡ chuyến tàu mười haigiờ ba mươi mất.”

“Đừng có cãi lời tao nếu không tao đậpbể hàm mày đấy,” ông ta gầm ghè. “Đếngợi chuyện vị khách đó đi. Mồi cho anhta gọi rượu single malt Scotland vừa mớinhập hôm qua. Anh ta đi Mercedes tớikia mà.”

Tôi nhìn ông quản lý trừng trừng như mộtđứa học sinh nhìn kẻ hay bắt nạt ngườikhác. Đầy miễn cưỡng, tôi trở lại quầybar và tiến đến gần vị khách.

“Ôi, anh trai yêu quý, em hy vọng anh sẽ

Page 453: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

tha thứ cho em,” anh ta rền rĩ và gặmmiếng thịt cừu nướng. Anh ta đang xử sựnhư một con lừa nhưng ít ra vẫn còn tỉnhtáo, với hai cốc rượu đã ngấm vào ngườivà ngôn từ đang tuôn ra khỏi miệng.

“Chuyện gì đã xảy ra với anh trai củaông vậy, thưa ông?” tôi hỏi.

Người đàn ông ngẩng đầu lên nhìn tôibằng đôi mắt nửa nhắm nửa mở. “Tại saocậu lại hỏi? Cậu sẽ chỉ làm nỗi đau tăngthêm mà thôi,” anh ta nói.

“Hãy kể cho tôi biết về anh trai của ông,thưa ông. Có lẽ việc đó sẽ làm dịu nỗi

Page 454: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đau của ông.”

“Không. Không gì có thể làm dịu nỗi đauđó. Ngay cả whisky của cậu cũngkhông.”

“Được thôi, thưa ông. Nếu ông khôngmuốn nói về anh trai của mình thì tôi sẽkhông hỏi ông nữa. Nhưng còn về bảnthân ông thì sao?”

“Cậu không biết tôi là ai à?”

“Không, thưa ông.”

Page 455: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Tôi là Prakash Rao. Giám đốc điềuhành của hãng Surya Industries. Nhà sảnxuất cúc lớn nhất Ấn Độ.”

“Cúc ư?”

“Đúng vậy. Cậu biết đấy, cúc trên áo sơmi, quần, áo khoác, váy, áo cộc tay nữ.Chúng tôi làm ra những chiếc cúc. Chúngtôi sản xuất mọi loại cúc từ mọi chấtliệu. Chúng tôi chủ yếu sử dụng nhựapolyester nhưng cũng làm những chiếccúc bằng vải, chất dẻo, da, thậm chíxương lạc đà, vỏ sừng và gỗ. Cậu đã baogiờ xem quảng cáo của chúng tôi trênbáo chưa? ‘Để có được sự lựa chọn đadạng nhất về cúc - từ cúc quần áo đến

Page 456: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

khuy kéo ngăn kéo - hãy đến với Surya.Cúc là chúng ta.’ Tôi dám chắc chiếc áocậu đang mặc có những chiếc cúc đượchãng của tôi sản xuất.”

“Thế còn anh trai ông, tên ông ấy là gì?”

“Anh trai tôi ư? Arvind Rao. Ôi, ngườianh tội nghiệp của tôi. Ôi, Arvind,” anhta lại bắt đầu rền rĩ.

“Chuyện gì đã xảy ra với Arvind? Ôngấy làm nghề gì?”

“Anh ấy nguyên là ông chủ của hãng

Page 457: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Surya Industries. Cho đến khi tôi thay thếanh ấy.”

“Tại sao ông lại thay thế ông ấy? Nào,để tôi rót cho ông một cốc từ chai singlemalt được chúng tôi mua trực tiếp từScotland nhé.”

“Cảm ơn cậu. Mùi ngon đấy. Tôi nhớmình đã đi nghỉ tuần trăng mật ở PortLouis, Mauritius, và tại đó lần đầu tiêntôi đã nếm whisky single malt.”

“Ông đang kể về chuyện thay thế anhtrai.”

Page 458: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Ồ, đúng. Anh tôi là người rất tốt. Nhưnganh ấy buộc phải rời khỏi vị trí giám đốcđiều hành của Surya Industries vì anh ấybị điên.”

“Điên ư? Như thế nào chứ? Đây, một báthạt điều mới nữa đây.”

“Đó là một câu chuyện dài.”

Tôi sử dụng một trong những câu nói củaRosie. “Đêm chưa khuya. Rượu còn đầy.Vậy sao ông không bắt đầu nhỉ?”

“Cậu là bạn của tôi ư?” anh ta nói và

Page 459: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nhìn tôi bằng đôi mắt đờ đẫn.

“Tất nhiên. Tôi là bạn của ông,” tôi đápkèm theo nụ cười toe toét.

“Vậy thì tôi sẽ kể cho cậu nghe chuyệncủa tôi, bạn ạ. Tôi say rồi, cậu biết đấy.Và người say luôn nói sự thật. Đúngkhông, anh bạn?”

“Đúng.”

“Vậy thì, bạn ạ, người anh của tôi, ngườianh yêu quý vô vàn của tôi, Arvind, làmột thương nhân vĩ đại. Anh ấy gây dựng

Page 460: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Surya Industries từ hai bàn tay trắng.Chúng tôi từng đi bán chuỗi hạt tại chợLaadbazaar ở Hyderabad cũ. Cậu biếtđấy, chỗ đó ở gần Charminar. Chính anhấy đã cần cù gây dựng lên cái hãng kinhdoanh mà giờ tôi được thừa hưởng.”

“Nhưng chắc hẳn ông đã giúp anh traimình trong việc kinh doanh.”

“Hầu như không. Tôi là một kẻ thất bại.Thậm chí còn trượt đại học. Chính nhờlòng cao thượng nên anh ấy mới bảo trợcho tôi và nhận tôi vào làm ở bộ phậnbán hàng của hãng. Tôi đã cố gắng hếtsức và qua thời gian, càng ngày anh tôicàng tin tưởng vào năng lực của tôi. Cuối

Page 461: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

cùng anh ấy bổ nhiệm tôi vào vị trí giámđốc ngoại thương và cử tôi tới NewYork, nơi đặt văn phòng đại diện quốc tếcủa công ty.”

“New York ư? Ôi! Nơi đó chắc phảituyệt lắm!”

“Đúng, New York là một nơi tuyệt vời.Nhưng công việc của tôi rất vất vả, phảira ngoài hàng ngày, gặp gỡ những ngườibán buôn và các nhà phân phối, xử lýcác đơn đặt hàng, đảm bảo giao hàngđúng thời hạn. Tôi bận từ sáng đến tối.”

“OK. Và rồi chuyện gì đã xảy ra? Xin

Page 462: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chờ một chút, tôi sẽ mang cho ông mộtđĩa thịt cừu nướng nữa.”

“Cảm ơn anh bạn. Chính tại New Yorktôi đã gặp Julie.”

“Julie? Cô ấy là ai?”

“Tên thật của cô ấy là Erzulie DeRonceray, nhưng mọi người gọi cô ấy làJulie. Cô ấy da ngăm đen, đẹp một cáchbí hiểm và gợi cảm với mái tóc quăndày, đôi môi lúc nào cũng như hờn dỗivà eo thon gọn. Cô ấy làm công việc quétdọn trong tòa nhà nơi tôi thuê văn phòng.Cô ấy là một người nhập cư bất hợp

Page 463: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

pháp từ Haiti. Cậu đã nghe nói đến Haitichưa?”

“Chưa. Nó ở đâu?”

“Nó là một nước nhỏ ở vùng Caribê, gầnMexico.

“OK. Vậy là ông đã gặp Julie.”

“Thỉnh thoảng tôi và cô ấy chào hỏinhau. Một hôm Sở Di trú và Nhập tịchtóm được cô ấy đang làm việc mà khôngđeo thẻ xanh. Cô ấy cầu xin tôi nhận côấy làm nhân viên để hợp pháp hóa việc

Page 464: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

cô ấy lưu trú tại Mỹ. Lòng từ tâm dânglên, tôi đồng ý bảo trợ cho cô ấy. Đáplại, cô ấy cho tôi tình yêu, sự kính trọngvà thứ tình dục mê ly nhất mà tôi từngnếm trải. Tin tôi đi. Tôi đang say. Ngườisay luôn nói sự thật. Đúng không?”

“Đúng. Sao ông không làm một cốc nữanhỉ? Rượu single malt nhập từ Scotlandnày thực sự ngon, đúng không?”

“Cảm ơn anh bạn. Cậu tử tế quá. Tử tếhơn Julie nhiều. Cô ta lôi kéo tôi, cậubiết đấy. Lợi dụng điểm yếu của tôi. Tôilà người đàn ông cô đơn trong một thànhphố lớn. Hết chuyện này đến chuyện khácvà cuối cùng tôi đã cưới cô ta.”

Page 465: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Rồi sau đó ông đi nghỉ tuần trăng mật ởPort Louis, đúng không?”

“Đúng. Nhưng khi đi nghỉ tuần trăng mậttrở về tôi phát hiện ra có một mặt khácđen tối hơn trong con người Julie. Tôiđến căn hộ của cô ta lần đầu tiên sau khichúng tôi kết hôn và phát hiện ra ở đónhan nhản thứ đồ kỳ quặc - những chairượu rum được trang trí bằng xêquin vàhạt cườm, cả một đống búp bê trông thậtkỳ dị, những viên đá đủ mọi hình thù,thánh giá, trống lắc, thậm chí cả giấy làmbằng da rắn. Cô ta còn có một con mèođen tiều tụy bẩn thỉu tên là Bossu.”

“Lần đầu tiên tôi phát hiện ra ở Julie còn

Page 466: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

có gì đó ngoài những thứ có thể nhìn thấyđược là khi tôi bị một kẻ trấn lột ởBronx tấn công bằng dao. Tôi may mắnthoát chết nhưng bị một vết thương sâu ởcánh tay. Julie không cho tôi đi bệnhviện. Thay vì thế cô ta đắp một ít thảomộc lên cánh tay tôi rồi đọc vài câu thầnchú và chỉ trong hai ngày vết thương đãbiến mất, thậm chí không để lại một vếtsẹo. Và lúc đó cô ta nói với tôi cô ta làmột nữ tư tế voodoo.”

“Voodoo ư? Đó là gì vậy?”

“Cậu không muốn biết đâu, bạn ạ.Voodoo là một tôn giáo ở Haiti. Nhữngngười thực hành tôn giáo đó thờ những

Page 467: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

linh hồn gọi là loas và tin rằng tất thảymọi sự vật trong vũ trụ đều có mối liênhệ với nhau. Mọi sự vật đều ảnh hưởngđến một sự vật nào đó khác. Không có gìlà ngẫu nhiên, và mọi điều đều có thể.Đó là lý do những người biết voodoo cóthể làm đủ mọi điều lạ thường. Chẳnghạn như khiến người chết sống lại.”

“Chắc ông đang đùa.”

“Không, không đùa chút nào. Nhữngngười chết này được gọi là zombie. Tôiđã nói với cậu là tôi say mà. Người sayluôn nói thật, đúng không?”

Page 468: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Đúng.” Giờ thì tôi hoàn toàn bị hút vàocâu chuyện của anh ta. Tôi quên luôn cảviệc mồi chài anh ta dùng thêm whiskyvà hạt điều.

“Julie làm đảo lộn cuộc sống của tôi.Trước kia cô ta là một người phụ nữnghèo khổ làm công việc lau dọn, nhưnggiờ cô ta muốn là một phần của xã hộithượng lưu. Cô ta quên mất mình đã kếthôn với em trai của một nhà công nghiệpgiàu có chứ không phải cưới chính nhàcông nghiệp đó. Lúc nào cô ta cũng muốntiền. Những đồng tiền mà tôi không thểcho cô ta bởi nó không thuộc về tôi. Nólà của anh trai tôi, của hãng.”

Page 469: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Cô ta ép tôi biển thủ. Ban đầu là nhữngkhoản lặt vặt - vài đô la từ phiếu thanhtoán tiền taxi giả. Sau đó là những khoảnlớn hơn. Tiền nhận từ một khách hàngkhông được ghi vào sổ cái. Một hợpđồng được ký, tôi nhận tiền trả trước màkhông gửi về trụ sở. Lâu dần, số tiền bịbiển thủ đã lên tới nửa triệu đô la. Và rồianh trai tôi, lúc ấy đang sống ở Mumbai,phát hiện ra.”

“Ôi, trời ơi! Vậy chuyện gì xảy ra sauđó?”

“Hừm, cậu nghĩ là gì chứ? Anh trai tôinổi giận đùng đùng. Nếu muốn, anh ấy cóthể báo cảnh sát bắt tôi. Nhưng một giọt

Page 470: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

máu đào hơn ao nước lã. Tôi cầu xin anhấy tha thứ và anh ấy đã tha thứ cho tôi.Tất nhiên anh ấy thuyên chuyển tôi từ Mỹtới một một văn phòng nhỏ ở Hyderabadvà kiên quyết đòi tôi phải hoàn lại ít nhấtnửa số tiền bị biển thủ bằng cách trừ dầntiền lương của tôi trong hai mươi năm.”

“Tôi vui vẻ chấp nhận các điều kiện đó.Gì cũng được miễn là không phải vào tù.Nhưng Julie nổi cơn tam bành. ‘Sao anhtrai của anh lại có thể đối xử với anh nhưvậy hả?’ cô ta xúi bẩy tôi. ‘Anh cũng cócổ phần tương đương trong công ty, anhphải đấu tranh cho quyền lợi của mìnhchứ.’ ”

Page 471: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Dần dà, sự cằn nhằn liên miên của cô tabắt đầu có tác dụng. Tôi bắt đầu nghĩArvind là một kẻ ranh ma xảo quyệt đốixử bất công với tôi. Rồi một hôm Arvindđến Hyderabad thăm văn phòng nhỏ củatôi. Anh ấy lại phát hiện ra một số chứngcớ của các vụ biển thủ nhỏ và anh ấy mấtbình tĩnh. Trước mặt toàn thể nhân viênanh ấy sỉ nhục tôi, gọi tôi là này là nọ,nói rằng tôi chẳng được tích sự gì và dọakhông cho tôi dính dáng gì tới công tynữa.”

“Tôi suy sụp. Lần đầu tiên tôi cảm thấymuốn trả đũa anh tôi. Tôi kể lại chuyệnđó với Julie và cô ta nổi giận đùng đùng.‘Đã đến lúc anh dạy cho anh trai anh mộtbài học rồi,’ cô ta nói với tôi. ‘Anh đã

Page 472: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

sẵn sàng trả thù chưa?’ ‘Rồi,’ tôi đáp,bởi vì đầu óc tôi đã bị những lời lăng mạcủa anh tôi làm cho mụ mị. ‘Tốt, vậy thìhãy kiếm cho em một chiếc cúc từ chiếcáo chưa được giặt của anh trai anh vàmột lọn tóc của anh ta.’ ‘Anh kiếm đâura một lọn tóc của anh ấy chứ?’ ‘Đó làviệc của anh,’ Julie nói. Này, sao khôngrót cho tôi một cốc nữa đi?”

Tôi vội rót đầy rượu vào cốc của anh ta.“Vậy làm thế nào ông lấy được tóc vàmột chiếc cúc áo của anh trai ông?”

“Đơn giản thôi. Một hôm tôi đếnMumbai thăm anh ấy, ở lại nhà anh ấy vàgiật một chiếc cúc từ cái áo anh ấy vừa

Page 473: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

để vào rổ đựng đồ giặt. Sau đó tôi tìmngười thợ cắt tóc thường cắt cho anh ấyvà dúi cho anh ta ít tiền để lần tới khianh ấy đi cắt tóc, anh ta sẽ lấy cho tôimột lọn tóc của anh ấy. Tôi nói với anhta rằng tôi cần nó cho một lễ cúng thầnVenkateshwara ở Tirupathi.”

“Vậy là trong vòng một tháng tôi đã kiếmđược cho Julie cả cúc áo lẫn lọn tóc.Những gì Julie làm tiếp theo thật lạthường. Cô ta lấy một con búp bê đànông bằng vải có những đường kẻ màuđen trông rất lạ. Cô ta đính chiếc cúcvào ngực con búp bê và dính lọn tóc lênđầu nó. Sau đó cô ta giết một con gàtrống và hứng toàn bộ tiết của nó vàotrong một cái chảo. Cô ta nhúng đầu con

Page 474: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

búp bê vào tiết của con gà trống. Sau đócô ta mang nó về phòng mình, lầm bầmnhững câu thần chú, đắp những thảodược và rễ cây lạ lên con búp bê. Rồi côta lấy ra một chiếc kim màu đen và nói,‘Búp bê voodoo đã sẵn sàng. Em đãtruyền cho nó linh hồn của anh trai anh.Giờ đây, bất cứ điều gì anh làm với conbúp bê này cũng sẽ xảy ra với anh traianh ở Mumbai. Chẳng hạn, nếu em đâmcái kim này vào đầu con búp bê thì anhtrai anh sẽ nhức đầu như búa bổ. Và nếuem đâm cái kim này thật sâu vào chiếccúc, anh trai anh sẽ bị đau ngực dữ dội.Đây, thử đi.’ Tôi nghĩ cô ta đang đùa,nhưng để chiều lòng cô ta tôi bèn đâmcái kim đen vào chiếc cúc trắng trênngực con búp bê. Hai tiếng đồng hồ sau,

Page 475: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

tôi nhận được một cú điện thoại từMumbai cho biết Arvind bị một cơn đautim nhẹ và đã vào điều trị tại bệnh việnBreach Candy.”

“Ôi chao! Thật kỳ lạ,” tôi kêu lên.

“Đúng. Cậu có thể hình dung ra sựchoáng váng của tôi. Không phải vìArvind bị đau tim mà bởi vì giờ tôi đãbiết Julie quả thật đã tạo ra một con búpbê voodoo ma thuật.”

“Trong hơn hai tháng tiếp theo, con búpbê trở thành đồ chơi bí mật của tôi. Tôitrút lên nó tất cả sự tức tối và nỗi oán

Page 476: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

giận âm ỉ đối với người anh trai. Tôi tìmthấy cảm giác thích thú tai ác trong việcgây đau đớn và khổ sở cho anh trai mình.Việc này trở thành nguồn tiêu khiển điêncuồng đối với tôi. Tôi mang con búp bêđến Mumbai và tận mắt chứng kiếnArvind quằn quại trên bãi cỏ nhà anh ấytrong khi tôi dùng chiếc kim đen khẽ đâmvào cái cúc đính trên con búp bê. Dầndần tôi bắt đầu sử dụng con búp bê vàonhững dịp có mặt người khác. Tôi mangtheo nó đến một khách sạn năm sao nơiArvind đang tiếp đãi một vài khách hàngngười Nhật. Tôi kín đáo ngồi tại mộtchiếc bàn trong góc khuất. Tôi nghe thấytiếng anh trai tôi nói. ‘... Vâng, ôngHarada, chúng tôi có kế hoạch mở mộtcông ty con ở Nhật Bản, nhưng phản ứng

Page 477: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

từ công ty Nippon Button không đượctích cực cho lắm. Chúng tôi cũng...’ Bấtthình lình tôi đâm chiếc kim đen vào đầucon búp bê. ‘Ốiiiiii!’ anh tôi thét lên vàdùng cả hai tay ôm đầu. Các khách hàngngoại quốc của anh ấy bỏ đi mà khôngthèm ăn tối.”

“Tôi mang con búp bê tới một đám cướicủa họ hàng ở Bangalore mà cả hai anhem tôi đều được mời. Đúng lúc Arvindsắp sửa chúc mừng cô dâu chú rể, tôi sửdụng chiếc kim đen. ‘Xin Chúa phù hộcho cả hai ốiiiiiiiiiiiii!’ anh ấy thét lênvà húc đầu vào chú rể trước sự thất vọngcủa toàn thể khách khứa. Tối hôm đónhiều người tỏ ra ái ngại cho tôi, nóirằng họ rất tiếc khi thấy Arvind đang dần

Page 478: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

dần hóa điên.”

“Tôi sử dụng con búp bê trong buổi lễtrao giải thưởng doanh nhân xuất sắc nhấtcho anh tôi. Arvind, với chiếc cúp pha lêlấp lánh trên tay, đang trình bày bài phátbiểu nhận giải. ‘Các bạn thân mến, tôithực sự rất vinh dự được cầm trên taychiếc cúp đẹp đẽ này. Trong suốt cuộcđời mình tôi luôn tin vào khẩu hiệu làmviệc chăm chỉ và ốiiiiiiiiiiiiiiiiiiii!’Chiếc cúp pha lê tuột khỏi tay anh ấy, vỡthành triệu mảnh.”

“Arvind đi khám bác sĩ, ông này chụpMRI cho anh ấy mà không phát hiện thấyđầu anh ấy có gì bất thường về mặt thể

Page 479: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chất. Bác sĩ khuyên anh ấy đến gặpchuyên gia tâm lý.”

“Cuối cùng, tôi mang con búp bê tớicuộc họp cổ đông thường niên và ngồi ởhàng ghế cuối cùng. Arvind đang đọcbáo cáo trong vai trò giám đốc điềuhành. ‘Các vị cổ đông thân mến, tôi vuimừng được báo cáo rằng hoạt động củacông ty chúng ta trong quý cuối cùng chothấy một sự tăng trưởng đáng kể vềdoanh thuốiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii!’ Ngaysau đó cả phòng họp ầm ầm như chợ vỡkhi các cổ đông quá khích đòi vị giámđốc điều hành điên điên khùng khùng từchức. Anh ấy buộc phải từ chức trongvòng một tuần. Tôi trở thành giám đốc

Page 480: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

điều hành mới còn anh tôi thì bị nhốttrong viện tâm thần.”

“Anh trai tôi ở trong viện tâm thần hainăm. Trong thời gian đó tôi trở nên giàucó ngoài sức tưởng tượng. Julie cuốicùng đã có mọi thứ cô ta muốn. Cô tađưa mẹ và em trai của cô ta từ Port-au-Prince đến sống với chúng tôi ởMumbai. Nhưng khi đã có được toàn bộcái mẽ ngoài của một người đàn ông giàucó, tôi cũng bắt đầu suy ngẫm về cuộcđời mình, về cách thức tôi đã thực hiệnđể đạt được sự giàu có này. Và rồi đó tôigặp Jyotsna.”

“Cô ấy là ai?”’

Page 481: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Chính thức thì cô ấy chỉ là thư ký mớicủa tôi, nhưng thực ra cô ấy còn hơn cảthế. Cô ấy là bạn tâm giao của tôi. Tôivà cô ấy có nhiều điểm chung mà tôi sẽkhông bao giờ có với một người ngoạiquốc như Julie. Cô ấy trái ngược hoàntoàn với Julie. Chính Jyotsna là người đãkhiến tôi hiểu ra sự bất công khủng khiếpmà tôi đã làm với anh trai tôi. Tôi quyếttâm đưa Arvind ra khỏi viện tâm thần.”

“Vậy ông có đưa được ông ấy ra khỏi đókhông?”

“Không. Đã quá muộn. Ở trong viện họhành hạ anh tôi, bắt anh ấy phải chịu cáccú sốc điện. Hai tuần trước anh ấy đã

Page 482: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chết.”

“Gì cơ?”

“Đúng vậy. Người anh tội nghiệp của tôiđã chết,” anh ta đưa hai tay ôm đầu. “Vàtôi đã giết chết anh ấy.”

Tôi bỗng nhiên bừng tỉnh khỏi trạng tháithẫn thờ. Ngài Rao đang từ một con lừanhanh chóng biến thành con chó.

“Con chó cái Julie, giờ tôi sẽ vạch mặtcô ta. Tôi sẽ đuổi bà mẹ béo phị của côta ra khỏi nhà và tống cổ luôn cả thằng

Page 483: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

em trai vô tích sự của cô ta. Tôi sẽ giếtchết con mèo bẩn thỉu đó và sẽ đuổiJulie ra khỏi Mumbai. Cho cô ta về Haitimà thối rữa dưới địa ngục đi. Ha!”

“Nhưng ông định làm việc đó như thếnào?”

Mắt anh ta lóe lên vẻ quỷ quyệt. “Cậu làbạn của tôi, và tôi đang say. Người sayluôn nói thật. Vậy tôi sẽ nói với cậu rằngtôi đã gặp luật sư để chuẩn bị giấy tờ lydị rồi. Nếu Julie chấp nhận thì tốt rồi,còn không tôi cũng sẽ có cách khác. Xemnày.” Anh ta lấy từ trong túi quần ra mộtvật. Đó là một khẩu súng lục nhỏ vểnhnòng, chắc nịch, không to hơn nắm tay

Page 484: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

của tôi. Lớp kim loại nhẵn và bóngloáng, không có nhãn mác gì hết. “Nhìncái vật đẹp đẽ này mà xem. Tôi sẽ dùngkhẩu súng này thổi bay đầu cô ta. Sau đótôi sẽ cưới Jyotsna. Cậu là bạn của tôi.Tôi say rồi. Người say luôn nóiốiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii!!!” Bỗngnhiên anh ta thét lên đau đớn, ôm ngực,đập mặt xuống bàn, làm đổ chai rượusingle malt và khiến chỗ hạt điều rơi tungtóe xuống sàn.

Có vẻ như một lần nữa tôi lại khôngđược hưởng tiền boa.

Nửa giờ sau một chiếc xe jeep cảnh sátgắn đèn đỏ nhấp nháy tới. Một chiếc xe

Page 485: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

cứu thương đến cùng một bác sĩ mặc áochoàng trắng và ông này thông báoPrakash Rao đã chết vì một cơn đau timtrầm trọng. Cảnh sát kiểm tra túi quần túiáo của anh ta. Họ phát hiện thấy mộtchiếc ví đầy ặp tiền, một bức ảnh chụpmột cô gái Ấn Độ xinh đẹp, một tập giấycó đề “Ly hôn”. Họ không tìm thấy khẩusúng nào. Dù sao đi nữa, người chếtcũng không cần súng.

Smita nhìn tôi với vẻ mặt thích thú .“Cậu không trông chờ tôi sẽ tin cáichuyện mê tín vớ vẩn đó đấy chứ?”

“Tôi không phán xét. Tôi chỉ thuật lạinhững gì Prakash Rao đã kể cho tôi nghe

Page 486: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

mà thôi. Những gì tôi đã nghe, những gìtôi đã thấy.”

“Chắc hẳn những chuyện ấy không có thậtchứ?”

“Ồ, tất cả những gì tôi có thể nói là nhiềulúc sự thật còn kỳ lạ hơn cả hư cấu nữakia.”

“Tôi không thể tin Rao bị giết chết bởimột người nào đó dùng kim đâm vào mộtcon búp bê voodoo. Tôi nghĩ cậu đã bịara câu chuyện này.”

Page 487: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Tốt thôi, đừng có tin câu chuyện này,nhưng nếu vậy cô giải thích câu trả lờicủa tôi cho câu hỏi tiếp theo như thế nàođây?”

Smita nhấn nút “Play”.

Prem Kumar gõ ngón tay xuống mặt bàn.“Thưa các quý bà quý ông, giờ chúng tasẽ chuyển sang câu hỏi tiếp theo, câu hỏisố sáu với mức thưởng mười vạn rupi.Đây là câu hỏi luôn được ưa thích trongmọi chương trình đố vui. Vâng. Tôi đangnói về các quốc gia và thủ đô. AnhThomas, anh có biết rõ các thành phố thủđô không? Chẳng hạn, anh có biết thủ đôcủa Ấn Độ không?”

Page 488: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Khán giả cười khúc khích. Họ sẵn sàngtin rằng một người bồi bàn có thể thậmchí không biết thủ đô của chính đất nướccủa mình.

“New Delhi.”

“Rất tốt. Vậy thủ đô của nước Mỹ là gì?”

“New York.”

Prem Kumar cười phá lên. “Không.Không đúng. OK, thủ đô của nước Pháplà gì?”

Page 489: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Tôi không biết.”

“Vậy thủ đô của Nhật?”

“Tôi không biết.”

“Thế còn thủ đô của Italia? Anh có biếtkhông?”

“Không.”

“Ồ, thế thì tôi không hiểu làm thế nào anhcó thể trả lời câu hỏi tiếp theo mà khôngsử dụng một trong những sự trợ giúp củaanh. Vậy hãy đến với câu hỏi số sáu với

Page 490: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

mức thưởng một trăm nghìn rupi. Thủ đôcủa Papua New Guinea là gì? Đó là a)Port Louis b) Port-au-Prince c) PortMoresby hay d) Port Adelaide?”

Nhạc chờ nổi lên.

“Liệu anh có bất kỳ manh mối nào chocâu hỏi này không, anh Thomas?”

“Có, tôi biết đâu là câu trả lời khôngchính xác.”

“Anh biết ư?” Prem Kumar nói vẻ hoàinghi. Nhiều khán giả bắt đầu thì thầm với

Page 491: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nhau.

“Vâng. Tôi biết đó không phải là Port-au-Prince, thủ đô của Haiti, cũng khôngphải Port Louis, một thành phố ởMauritius. Và đó cũng không phải là PortAdelaide bởi vì Adelaide ở Australia.Vậy nó phải là C. Port Moresby.”

“Thật kinh ngạc. Anh hoàn toàn chắcchắn một trăm phần trăm chứ?”

“Vâng, tôi chắc chắn.”

Tiếng trống dồn nổi lên. Câu trả lời đúng

Page 492: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nhấp nháy.

“Chính xác một trăm phần trăm! Đó làPort Moresby. Anh vừa giành được mộttrăm nghìn rupi. Giờ anh đã trở thànhlakhpati[11] !” Prem Kumar tuyên bố.Khán giả đứng dậy hoan hô. Prem Kumarlại lau mồ hôi trên trán. “Tôi thề rằngcách cậu trả lời những câu hỏi này giốngnhư phép thuật vậy.”

Smita cười thành tiếng. “Không phảiphép thuật, đồ ngốc ạ,” cô ấy nói vớiPrem Kumar trên màn hình. “Đó làvoodoo!” Bỗng nhiên mắt cô ấy hướngxuống một vật gì đó nằm trên thảm phòngngủ. Cô ấy cúi xuống nhặt nó lên. Đó là

Page 493: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

một chiếc cúc nhỏ có bốn đường xẻ.Loại cúc sử dụng cho áo sơ mi. Cô ấynhìn áo của tôi. Chiếc cúc thứ ba đã bịmất. Cô ấy đưa nó cho tôi. “Đây. Tốthơn hết hãy giữ lấy cúc áo của cậu.”

[11] 11. Lakh là mười vạn rupi, người cómười vạn rupi được gọi là lakhpati

Page 494: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

VỤ GIẾT NGƯỜITRÊN CHUYẾNTÀU MIỀN TÂY

Ga tàu hỏa Paharganj của thành phố

Page 495: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Delhi ong ong bởi đủ mọi âm thanh vànhung nhúc những người là người. Nhữngthềm ga ảm đạm tắm trong ánh sángtrắng. Những động cơ tàu phun khói húcòi như những con bò đực mất hết kiênnhẫn.

Nếu định tìm tôi trong cái mê cung đôngđúc này, bạn sẽ tìm ở đâu? Có thể bạn sẽcố tìm tôi giữa hàng chục đứa trẻ đườngphố đang nằm dài trên sàn xi măng phẳnglì trong đủ mọi trạng thái ngủ nghỉ khácnhau. Bạn còn có thể tưởng tượng tôi làmột người bán hàng rong trẻ tuổi, raobán những chai nhựa chứa thứ nước máyhứng từ nhà vệ sinh của ga, vờ như đó lànước khoáng tinh khiết Himalaya. Bạn cóthể hình dung tôi là một trong những

Page 496: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

người quét dọn trong chiếc áo bẩn thỉuvà quần rách tướp, lê chân khắp nhà gavới một cái chổi dài loẹt quẹt quét bụi từsân ga tới đường tàu. Hoặc bạn có thểtìm tôi giữa những đám người khuân vácmặc đồng phục đỏ đang hối hả di chuyểnvới đống hành lý chất nặng trên đầu.

Ái chà, hãy nghĩ lại đi, bởi vì tôi khôngphải người bán hàng rong, không phảingười khuân vác, cũng chẳng phải ngườiquét dọn. Hôm nay tôi là một hành kháchđích thực, sẽ tới Mumbai trên toa tàu cógiường nằm, đúng thế, với một chỗ đượcđặt trước hẳn hoi. Tôi đang mặc mộtchiếc sơ mi thụng hồ bột màu trắng làmtừ một trăm phần trăm cotton và chiếc

Page 497: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

quần bò Levi’s - đúng vậy, quần bòLevi’s mua từ chợ Tibetan. Tôi quảquyết bước về phía thềm ga số năm đểlên chuyến tàu Paschim Express tớiMumbai. Một người khuân vác vất vả lêbước bên cạnh tôi, đội trên đầu chiếc vali màu nâu nhạt. Người khuân vác này dotôi thuê và chiếc va li trên đầu anh ta làtài sản của tôi. Nó chứa vài bộ quần áo,mấy món đồ chơi cũ, một tập tạp chí Địalý Australia và một máy chơi điện tử choSalim. Chiếc va li tuyệt đối không chứatiền nong gì. Tôi đã nghe quá nhiềuchuyện kể về những tên trộm trên tàu hỏađêm đến đánh thuốc mê khiến bạn ngủ rồinẫng mất hành lý của bạn nên tôi chẳngdại gì mà để trong va li món đồ quý giánhất đời mình - khoản tiền công tôi nhận

Page 498: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

được từ gia đình Taylor. Chiếc phong bìlàm bằng giấy manila căng phồng nhữngtờ bạc một nghìn rupi mới cứng - nămmươi tờ tất cả - vì thế được để trongngười tôi, giấu ở một chỗ không ai có thểnhìn thấy. Bên trong quần lót. Tôi đã sửdụng hai nghìn rupi còn lại trang trải chochuyến đi. Tôi dùng nó mua quần áo,mua vé tàu, mua đồ chơi cho Salim, vàgiờ tôi sẽ trả công cho người khuân vácvà mua một ít đồ ăn thức uống. Tôi liếcqua những đồng tiền lẻ trong túi áo. Tôiáng chừng mình sẽ chỉ còn đủ tiền để bắtxe lam từ Bandra Terminus tới khuchawl của Salim ở Ghatkopar. Lẽ nàoSalim lại không ngạc nhiên khi thấy tôiđến trên một chiếc xe ba bánh chứ khôngphải bằng chuyến tàu hỏa địa phương?

Page 499: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Và tôi hy vọng khi nhìn thấy cái máychơi điện tử, cậu ấy sẽ không ngất đi vìsung sướng.

Thềm ga số năm đông hơn cả khu muasắm Super Bazaar. Những người bánhàng rong chen chúc hăng không kém gìđám cò mồi bên ngoài một cơ quan nhànước. Hành khách tìm kiếm tên mình trêntấm bảng đặt chỗ trước với sự hăng hái yhệt những sinh viên xem kết quả thi. Tôithấy nhà ga đã ghi sai tên tôi hoàn toàn,biến nó thành T.M.Ram. Tuy vậy, tôi vuikhi được phân giường thấp số ba ở toaS7.

Toa này nằm gần cuối đoàn tàu hỏa dài

Page 500: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

và khi chúng tôi vào được trong toa thìngười khuân vác đã thấm mệt, toát cả mồhôi. Tôi ngồi xuống chiếc giường dànhsẵn cho mình ở ngay bên cạnh cửa ra vàovà xếp va li gọn gàng vào khoảng trống ởbên dưới. Tôi trả cho người khuân váchai mươi rupi. Anh ta cố nài thêm, diễngiải đoạn đường dài dằng dặc từ cổng gatới toa tàu đó và thế là tôi boa cho anh tathêm hai rupi nữa. Tống khứ được ngườikhuân vác đi rồi, tôi đưa mắt quan sátxung quanh.

Khoang của tôi có tất cả sáu giường. Mộtchiếc bên trên tôi, hai ở trước mặt và haiở bên cạnh. Ngồi trên chiếc giường tầngmột đối diện giường tôi là một gia đìnhbốn người, bố mẹ và hai đứa con - một

Page 501: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đứa con trai tầm tuổi tôi và một cô congái lớn tuổi hơn tôi một chút. Ông bố làmột doanh nhân trung tuổi ngườiMarwari mặc một chiếc áo gi lê hànghiệu màu đen và đội chiếc mũ lưỡi traiđen. Ông ta có hàng lông mày rậm, bộ riacon kiến và vẻ mặt lạnh lùng. Vợ ông tacũng tầm tuổi đó và trông lạnh lùngchẳng kém. Bà ta vận sari màu xanh lácây cùng áo cộc tay màu vàng và nhìn tôibằng ánh mắt nghi ngờ. Cậu con trai caolêu nghêu, trông có vẻ thân thiện, nhưngchính người con gái ngồi cạnh cửa sổmới là đối tượng hút tôi như một cụcnam châm. Cô ấy thon thả và xinh đẹp,mặc bộ salwar kameez màu xanh dươngcùng tấm khăn chunni được kéo xuốngqua ngực. Mắt cô ấy viền phấn côn. Cô

Page 502: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

có nước da hoàn hảo và đôi môi xinhxắn. Cô ấy là cô gái đẹp nhất tôi từnggặp trong một thời gian dài. Một ngườicon gái khiến người ta phải nhìn lần thứhai. Và lần thứ ba. Tôi nghĩ mình có thểchìm đắm trong đôi mắt đẹp mê hồn củacô. Trước khi tôi có thể ngắm nghía kỹhơn vẻ đẹp của cô ấy, sự chú ý của tôihút về phía một đứa trẻ vừa khóc thétlên. Nó là một bé trai mới chỉ vài thángtuổi, nằm trong lòng mẹ trên chiếcgiường bên hông. Người mẹ là một phụnữ trẻ trông có vẻ u sầu, vận tấm sarimàu đỏ nhàu nhĩ. Có vẻ như chị ta đi mộtmình. Chị ta cố dỗ đứa bé nín với cáinúm vú cao su nhưng nó vẫn tiếp tụckhóc. Cuối cùng chị ta vén áo lên và đưađầu vú tới môi đứa bé. Thằng bé bú với

Page 503: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

vẻ thỏa mãn và chị ta lắc lắc người đứacon ru nó ngủ. Từ chỗ của mình tôi liếcnhìn phía dưới bầu vú màu nâu căng tròncủa chị ta và cảm thấy miệng mình khôkhông khốc, cho tới khi bắt gặp ánh mắtvị thương nhân Marwari nhìn mình chằmchằm, tôi vội nhìn ra ô cửa sổ phía sauchị ta.

Một người bán trà rong bước vàokhoang. Tôi là người duy nhất hỏi muamột tách trà. Anh ta rót thứ nước trà âmấm vào một cái cốc bằng đất nung phảngphất vị của bùn. Một thằng bé bán báovào theo anh ta. Nhà kinh doanh kia muamột tờ Thời báo Ấn Độ. Con trai ông tamua một tập truyện tranh Archie. Tôimua tờ Starburst số mới nhất bằng vốn

Page 504: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

tiền lẻ đang cạn đi nhanh chóng củamình.

Đoàn tàu hú lên hồi còi cuối cùng và bắtđầu chuyển bánh, chậm một tiếng rưỡi sovới thời gian quy định. Tôi nhìn đồng hồđeo tay mặc dầu có thể thấy rõ những consố 18:30 hiện trên chiếc đồng hồ kỹ thuậtsố ở sân ga. Tôi lắc lắc vặn vẹo cổ tay,hy vọng những người khác, đặc biệt là côgái kia, sẽ nhận thấy tôi đang đeo mộtchiếc đồng hồ kỹ thuật số Casio mớicứng được sản xuất ở Nhật Bản có hiệncả ngày tháng mà tôi đã bỏ ra những haitrăm rupi để mua ở Palika Bazaar.

Ông bố say sưa đọc báo, đứa con trai

Page 505: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

mải mê với cuốn truyện tranh. Bà mẹ bắtđầu dọn bữa tối cho gia đình. Người mẹtrẻ đã thiu thiu ngủ, đứa bé vẫn ngậm vúchị ta. Tôi giả vờ đọc cuốn tạp chí điệnảnh. Nó để mở ở tờ gập giữa có bức ảnhchụp biểu tượng gợi cảm mới nhất,Poonam Singh, trong bộ bikini, nhưng tôikhông để ý đến tài sản sống còn của côta. Tôi còn mải nhìn trộm cô gái đang lơđãng ngắm quang cảnh đô thị trôi quabên ngoài cửa sổ. Cô thậm chí khôngnhìn tôi lấy một lần.

Tám giờ tối một người soát vé mặc áo gilê đen bước vào khoang. Anh ta yêu cầutất cả chúng tôi cho xem vé. Tôi rút vécủa mình ra bằng một động tác vung taymạnh mẽ, nhưng anh ta thậm chí không

Page 506: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

thèm đọc. Anh ta chỉ bấm lỗ lên tấm vérồi đưa trả nó cho tôi. Anh ta vừa đikhỏi, bà mẹ bèn mở những hộp các tônghình chữ nhật đựng thức ăn ra. Rất nhiềuthức ăn. Tôi nhìn thấy những chiếc bánhpuri se lại, những củ khoai tây vàng,tương ớt đỏ và món tráng miệng. Mùithơm khiến người ta ứa nước miếng củanhững chiếc bánh gulab jamun và bánhbarfee tự làm tràn ngập khắp khoang.Tôi cũng bắt đầu thấy đói nhưng nhânviên bộ phận ăn uống trên tàu vẫn chưatới nhận thực đơn bữa tối. Đáng lẽ tôinên mua chút gì đó từ nhà ga.

Gia đình Marwari ăn một cách ngonlành. Ông bố ngốn hết chiếc puri này đến

Page 507: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chiếc puri khác. Người mẹ thì chén sạchnhững củ khoai tây vàng ươm, cắn miếngnào là chấm tương ớt miếng ấy. Đứa contrai thì nhằm vào những chiếc bánhgulab jamun mềm, còn húp xì xụp nướcxi rô đường nữa. Chỉ có cô gái là ăn nhỏnhẻ. Tôi lặng lẽ liếm môi. Thật lạ là đứacon trai mời tôi một cặp puri nhưng tôilịch sự từ chối. Tôi đã được nghe nhiềucâu chuyện kể về những tên trộm đónggiả hành khách, mời những người bạnđồng hành của chúng ăn thức ăn tẩmthuốc mê rồi cuỗm sạch tiền của họ. Vàchẳng có lý do gì mà những cậu con traiđọc truyện tranh Archie lại không thể làkẻ trộm cướp. Tuy nhiên, nếu như cô gáikia mời tôi ăn thì tôi có thể - không, tôisẽ - nhận lời.

Page 508: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Sau khi ăn tối xong, cậu con trai và côcon gái bắt đầu chơi một trò chơi đượcgọi là trò chơi cờ Molopoly. Ông bố vàbà mẹ ngồi cạnh nhau nói chuyện phiếm.Họ nói về các bộ phim truyền hình mớinhất trên ti vi, về chuyện mua bất độngsản và chuyện đi nghỉ ở Goa.

Tôi vỗ nhẹ vào bụng nơi năm mươi nghìnrupi bằng tiền giấy mới cứng nằm gọn ởphía trong cạp quần lót, cảm thấy sứcmạnh của toàn bộ số tiền đó âm thầmthấm vào dạ dày, ruột, gan, phổi, tim vànão của mình. Cái đói đang vò xé dạ dàytôi tan biến một cách kỳ diệu.

Nhìn hình ảnh gia đình trung lưu điển

Page 509: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

hình trước mắt, tôi không còn cảm thấymình là kẻ xía mũi vào chuyện ngườikhác nữa. Tôi không còn là một ngườingoài nhìn trộm vào thế giới kỳ lạ của họmà đã thành kẻ trong cuộc có thể quan hệvới họ như một người không hề thua kém,có thể nói chuyện với họ bằng ngôn ngữcủa chính họ. Giống như họ, bây giờ tôicũng có thể xem những bộ phim truyềnhình dành cho tầng lớp trung lưu, chơiNintendo và đến Kids Mart vào nhữngngày cuối tuần.

Những cuộc hành trình bằng tàu hỏa đầyrẫy các khả năng. Chúng bao hàm sự thayđổi về trạng thái. Khi đến đích, bạnkhông còn là con người giống như lúckhởi hành. Bạn có thể kết bạn trên đường

Page 510: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đi hoặc phát hiện ra những kẻ thù cũ; bạncó thể mắc bệnh tiêu chảy do ăn phảibánh gối ôi thiu hay mắc bệnh tả do uốngphải nước bị ô nhiễm. Và, tôi dám nóirằng, thậm chí bạn còn có thể khám phára tình yêu nữa. Ngồi trên chiếc giườngsố ba thuộc toa S7 của đoàn tàu 2926Avới năm mươi nghìn rupi nhét trong quầnlót, có một khả năng trêu ngươi kíchthích các giác quan của tôi và làm tim tôihồi hộp, đó là tôi có thể, chỉ có thể thôi,sẽ đem lòng yêu người bạn đồng hànhxinh đẹp mặc bộ salwar kameez màuxanh da trời. Và khi nói đến tình yêu, tôikhông muốn nói đến thứ tình yêu đơnphương không tương xứng mà chúng tadành cho các ngôi sao điện ảnh và nhữngnhân vật nổi danh. Tôi muốn nói đến thứ

Page 511: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

tình yêu có thể tồn tại, thực tế, thật sự.Thứ tình yêu không kết thúc bằng nhữnggiọt lệ trên gối mà sẽ dẫn đến hôn nhân.Và những đứa trẻ. Và những kỳ nghỉ giađình ở Goa.

Tôi chỉ có năm mươi nghìn rupi, nhưngtrên mỗi rupi đều viết một giấc mơ đầymàu sắc và chúng trải dài trên một mànảnh rộng trong óc tôi, trở thành nămmươi triệu. Tôi nín thở ước sao cáikhoảnh khắc đó kéo dài càng lâu càngtốt, bởi vì một giấc mơ xảy đến khingười ta thức bao giờ cũng trôi qua mauhơn một giấc mơ tới trong lúc ngủ.

Một lúc sau, hai chị em chán không chơi

Page 512: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

cờ nữa. Cậu con trai đến ngồi cạnh tôi.Chúng tôi bắt đầu nói chuyện. Tôi đượcbiết tên cậu ấy là Akshay còn chị gái cậulà Meenakshi. Họ sống ở Delhi và đangtrên đường tới Mumbai để dự đám cướicủa một người chú. Akshay hào hứng nóivề máy chơi game Playstation 2 vànhững trò chơi trên máy tính của cậu ta.Cậu ta hỏi tôi về MTV, về chuyện lướtweb và nhắc đến một số trang web khiêudâm. Tôi kể với cậu ấy rằng tôi nói tiếngAnh, đọc tạp chí Địa lý Australia, chơitrò ghép chữ và có bảy người bạn gái,trong đó có ba cô là người ngoại quốc.Tôi nói với cậu ấy tôi có một máy chơigame Playstation 3, một chiếc máy vitính Pentium 5 và tôi lướt web cả ngàylẫn đêm. Tôi nói với cậu ấy rằng tôi tới

Page 513: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Mumbai để gặp cậu bạn thân Salim vàtôi sẽ bắt taxi từ Bandra Terminus tớiGhatkopar.

Đáng lẽ tôi nên biết rằng lừa một ngườimười sáu tuổi còn khó hơn lừa mộtngười sáu mươi. Akshay nhìn thấu tròlừa dối của tôi. “Ha! Cậu chẳng biết quáigì về máy tính. Playstation 3 thậm chícòn chưa ra đời. Cậu chỉ là một thằngnói dối,” cậu ta chế nhạo tôi.

Tôi không nhịn được nữa. “Ồ, cậu nghĩtất cả chỉ là dối trá thôi sao? Được, cậuAkshay, để tôi nói cho cậu biết rằng ngaytại đây, ngay lúc này, tôi đang có nămmươi nghìn rupi trong túi. Trong đời

Page 514: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

mình, cậu đã bao giờ nhìn thấy nhiều tiềnnhư thế chưa hả?”

Akshay không chịu tin tôi. Cậu ta tháchtôi đưa số tiền đó ra cho cậu ta xem, vàviễn cảnh gây được ấn tượng với cậu taquá hấp dẫn đối với tôi. Tôi xoay người,thò tay vào trong quần lấy ra cái phongbì bằng giấy manila hơi ẩm và phảngphất mùi nước tiểu. Tôi kín đáo rút ramột xấp tiền một nghìn rupi mới cứng rồivẫy vẫy nó trước mặt cậu ta vẻ đắcthắng. Rồi tôi vội cất nó đi và giấu chiếcphong bì vào chỗ cũ.

Giá mà bạn có thể thấy đôi mắt Akshaylúc bấy giờ. Chúng quả thực lồi ra khỏi

Page 515: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

hốc mắt. Đó là một chiến thắng đáng đểnhâm nhi mãi mãi. Lần đầu tiên trong đờitôi có một cái gì đó thực hơn một ướcmơ để chứng minh cho một lời tuyên bố.Và lần đầu tiên trong đời tôi nhìn thấymột điều mới mẻ toát lên trong đôi mắtnhìn tôi. Sự kính nể. Nó dạy tôi một bàihọc rất giá trị. Rằng những ước mơ chỉcó quyền năng với cái đầu của riêng ta.Nhưng tiền có quyền năng đối với cáiđầu của người khác. Và lại một lần nữatôi cảm thấy năm mươi nghìn ở bên trongquần lót của mình giống như năm mươitriệu rupi.

Giờ là mười giờ đêm và mọi ngườichuẩn bị đi ngủ. Mẹ của Akshay lôi khăntrải giường từ một cái túi màu xanh lá

Page 516: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

cây và bắt đầu chuẩn bị cho bốn cáigiường mà gia đình họ sẽ sử dụng.Người mẹ trẻ và đứa bé đang ngủ ởchiếc giường bên cạnh tôi, chẳng bận tâmđến gối lẫn khăn trải giường. Tôi khôngcó chăn gối và cũng chẳng buồn ngủ lắm,vì vậy tôi ngồi cạnh cửa sổ cảm nhậnnhững cơn gió lạnh vuốt ve mặt mình,nhìn đường hầm tàu hỏa qua bóng tối.Chiếc giường tầng một đối diện giườngtôi là chỗ của mẹ Akshay, tầng hai là củaMeenakshi. Ông bố trèo lên chiếcgiường trên đầu tôi còn Akshay thì nằm ởchiếc giường tầng hai bên cạnh, phía trênbà mẹ trẻ và đứa bé.

Ông bố ngủ ngay lập tức - tôi có thể nghe

Page 517: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

thấy tiếng ông ta ngáy. Bà mẹ trở mình vàkéo chăn. Tôi nghển cổ nhìn Meenakshi,nhưng chỉ thấy được bàn tay phải cùngchiếc vòng vàng trên cổ tay cô. Bỗngnhiên cô ngồi dậy trên giường và cúixuống phía tôi để thả đôi giày của côxuống. Khăn chunni của cô tuột ra và tôicó thể nhìn thấy phần ngực trên của côqua cái cổ chữ V của chiếc áo kameezmàu xanh da trời. Hình ảnh đó khiến mộtcảm giác run rẩy bất ngờ vì thích thúchạy dọc sống lưng tôi. Tôi nghĩ cô nhậnthấy tôi đang nhìn vì cô vội chỉnh lạikhăn trên ngực và ném cho tôi cái nhìnbất tán thành.

Một lúc sau tôi cũng chìm vào giấc ngủ,mơ những giấc mơ trung lưu trong đó tôi

Page 518: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

mua cả triệu thứ khác nhau, gồm cả mộtchiếc Ferrari màu đỏ và một cô dâu xinhđẹp vận salwar kameez màu xanh datrời. Mua tất cả bằng năm mươi nghìnrupi.

Tôi bị đánh thức vì có thứ gì đó chọcvào bụng. Tôi mở mắt và thấy một ngườiđàn ông da ngăm đen có bộ ria mép đenrậm đang dùng một cái gậy dẹt bằng gỗchọc vào người tôi. Cây gậy không phảithứ khiến tôi lo ngại. Mà chính là khẩusúng ông ta cầm trong tay phải, cái khẩusúng chẳng chĩa vào người nào cụ thể.“Thổ phỉ đây,” hắn ta tuyên bố một cáchbình tĩnh, bằng cái giọng y hệt như khingười nào đó nói, “Hôm nay là thứ Tư”.

Page 519: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Hắn mặc sơ mi trắng, quần đen và cómái tóc dài. Hắn còn trẻ, trông giống nhưmột anh chàng Romeo đường phố hoặcsinh viên đại học. Nhưng trước đó tôi đãbao giờ nhìn thấy một tên thổ phỉ ở ngoàimàn ảnh đâu. Có lẽ chúng trông giốngsinh viên đại học. Hắn lại lên tiếng. “Tamuốn tất cả các người trèo xuống khỏigiường, từ từ thôi. Nếu không ai cố hànhđộng như một người hùng thì sẽ không aibị thương. Đừng tính chuyện bỏ chạy vìđồng bọn của ta đã chặn cửa kia rồi. Nếutất cả các người đều ngoan ngoãn hợp tácthì chuyện này sẽ kết thúc trong vòngmười phút.”

Akshay, Meenakshi và bố của họ cũng bịchọc gậy và bị buộc phải trèo xuống khỏi

Page 520: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

giường. Họ loạng choạng và mất phươnghướng. Khi bạn đột ngột bị dựng dậy lúcnửa đêm, não bạn cần chút thời gian đểphản ứng.

Giờ tất cả chúng tôi đều ngồi trên mấychiếc giường tầng một. Akshay và bố cậuta ngồi cạnh tôi, còn Meenakshi, mẹ côvà người phụ nữ có con nhỏ ngồi đốidiện chúng tôi. Đứa bé lại quấy và bắtđầu khóc. Người mẹ cố dỗ nó nhưng đứabé càng khóc to hơn. “Cho nó bú đi,” tênthổ phỉ thô lỗ nói với chị ta. Người mẹbối rối. Chị ta vén áo lên và không phảimột mà cả hai bầu vú đều lộ ra. Tên thổphỉ nhe răng cười chộp lấy một bên vúcủa chị ta. Chị ta thét lên và vội vàng che

Page 521: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

bầu vú đó đi. Tên thổ phỉ cười hô hố.Lần này tôi không bị kích thích. Một khẩusúng nặng trình trịch gí vào đầu bạn đángchú ý hơn nhiều một bầu vú lồ lộ.

Khi tên thổ phỉ đã có được sự chú ýtuyệt đối của mọi người, hắn bắt tay vàoviệc. Hắn giơ cao cái bị cói màu nâubằng tay trái và cầm khẩu súng bằng tayphải. “OK, giờ ta muốn các người đưahết những thứ có giá trị ra. Bỏ chúng vàocái bị này. Ta muốn đàn ông nộp ví,đồng hồ và tất cả tiền trong túi, đàn bàhãy đưa ví xách, vòng đeo tay và dâychuyền vàng cho ta. Nếu bất cứ ai khôngtuân theo lệnh của ta thì ta sẽ bắn kẻ đóngay lập tức.” Mẹ của Meenakshi vàngười mẹ trẻ rú lên cùng một lúc khi

Page 522: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nghe thấy những lời này. Chúng tôi nghethấy những tiếng kêu từ góc xa của toatàu. Đồng bọn của tên thổ phỉ có lẽ cũngđang phát ra những mệnh lệnh tương tựđối với các hành khách ở phía đó.

Tên thổ phỉ lần lượt đưa chiếc bị để mởtới từng người chúng tôi. Hắn bắt đầu từngười mẹ có con nhỏ. Với vẻ mặt sợ hãi,chị ta cầm chiếc ví xách màu nâu củamình, vội vã mở ra để lấy chiếc vú caosu và bình sữa rồi thả nó vào bị. Đứa bébị ngừng lại giữa lúc đang bú sữa mẹbèn bắt đầu khóc oe oe. Meenakshi có vẻsửng sốt. Cô tháo chiếc vòng tay bằngvàng của mình ra, nhưng khi cô sắp sửathả nó vào bị, tên thổ phỉ thả cái bị xuống

Page 523: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

và chộp lấy cổ tay cô. “Em còn đẹp hơncả chiếc vòng, em yêu của ta,” hắn nóitrong khi Meenakshi cố gắng một cáchtuyệt vọng để thoát khỏi cái nắm tay nhưgọng kìm của hắn. Tên thổ phỉ buông taycô ra và chộp chiếc áo kameez của cô.Hắn túm cổ áo cô, cô giằng lại, và tronglúc giằng co chiếc áo gần rách làm đôi,để lộ áo ngực của cô. Tất cả chúng tôichứng kiến cảnh đó mà kinh hoàng. Bốcủa Meenakshi không chịu nổi nữa. “Đồkhốn!” ông ta gào lên và cố đấm tên thổphỉ nhưng hắn phản xạ nhanh như mộtcon báo. Hắn buông áo Meenakshi ra vàdùng báng súng đánh bố cô. Ngay lập tứcmột vết rách dài và sâu xuất hiện trêntrán người thương nhân và máu từ vếtthương đó bắt đầu rỉ ra. Mẹ của

Page 524: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Meenakshi lại bắt đầu rú lên.

“Câm ngay,” tên thổ phỉ gầm gừ, “nếukhông ta sẽ giết tất cả các người.”

Những lời đó khiến chúng tôi bình tĩnhtrở lại và tất cả chúng tôi trở nên tuyệtđối im lặng. Cảm giác sợ hãi dâng lênthành một cục nghẹn trong họng tôi và taytôi lạnh toát. Tôi nghe tiếng thở khó nhọccủa mọi người. Meenakshi lặng lẽ khóc.Mẹ cô ấy thả túi xách và những chiếcvòng tay của mình vào bị, bố cô ấy bỏví, đồng hồ đeo tay vào đó bằng nhữngngón tay run rẩy, Akshay hỏi liệu cậu tacó phải bỏ cả cuốn truyện tranh Archievào đó hay không. Câu hỏi khiến tên thổ

Page 525: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

phỉ tức điên. “Mày nghĩ đây là trò đùaà?” hắn rít lên và tát cậu ta đánh bốp.Akshay đau đớn kêu oai oái và bắt đầuxoa má. Không hiểu sao tôi nhận thấycảnh xung đột vừa rồi khá buồn cười,giống như màn thư giãn trong một bộphim kinh dị. Tên thổ phỉ mắng tôi. “Màycười gì? Mày có gì hả?” hắn cáu kỉnh.Tôi móc từ trong túi áo ra những đồngtiền lẻ còn lại và thả chúng vào bị, chỉđể lại đồng xu một rupi may mắn. Tôiđịnh tháo đồng hồ đeo tay nhưng tên thổphỉ nhìn nó rồi nói, “Đó là đồ giả. Tacóc thèm.” Hắn có vẻ hài lòng với mẻlưới vét được từ khoang của chúng tôi vàđang dợm bước bỏ đi thì Akshay cấttiếng gọi, “Đợi đã, anh quên một thứ.”

Page 526: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Tôi quan sát cảnh tượng diễn ra trướcmắt mình như một cảnh quay chậm. Tênthổ phỉ quay người lại. Akshay chỉ vàotôi nói, “Cậu này có năm mươi nghìnrupi!” Cậu ta nói khẽ, nhưng tôi có cảmgiác như tất cả mọi người trên đoàn tàunày đều nghe thấy.

Tên thổ phỉ gườm gườm nhìn Akshay.“Lại một trò đùa nữa hả?”

“Kh-không,” Akshay nói. “Tôi thề.”

Tên thổ phỉ nhìn xuống dưới gầm giườngcủa tôi. “Nó ở trong cái va li màu nâunày hả?”

Page 527: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Không, cậu ấy giấu nó ở trong quần lót,trong một cái gói,” Akshay đáp, mỉmcười tự mãn.

“Ái chà chà!” tên thổ phỉ thốt lên.

Tôi run rẩy - tôi không biết mình run vìsợ hay vì giận. Tên thổ phỉ tiến đến gầntôi. “Mày sẽ im lặng đưa tiền ra hay taophải bắt mày lột quần trước mặt tất cảmọi người đây?” hắn hỏi.

“Không, đây là tiền của tôi!” tôi kêu lên,bất giác đưa tay che đũng quần giống nhưmột cầu thủ bóng đá đứng trước quả phạttrực tiếp. “Tôi đã làm ra số tiền đó. Tôi

Page 528: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

sẽ không đưa nó cho anh đâu. Tôi cònkhông biết tên anh nữa.”

Tên thổ phỉ bật cười khùng khục. “Màykhông biết thổ phỉ làm gì ư? Bọn tao lấynhững đồng tiền không thuộc về mình, từnhững người còn không biết tên của bọntao. Giờ mày lấy tiền ra hay để tao lộtquần mày xuống và tự lấy hả?” Hắn vẫykhẩu súng trước mặt tôi.

Như một chiến binh thất trận, tôi đầuhàng trước uy lực của khẩu súng. Tôi từtừ luồn tay vào cạp quần, lôi chiếc phongbì làm bằng giấy manila dính mồ hôi vàđậm mùi của sự nhục nhã. Tên thổ phỉchộp lấy nó từ tay tôi rồi mở ra. Hắn

Page 529: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

huýt sáo khi nhìn thấy những tờ bạc mộtnghìn rupi mới cứng. “Mày kiếm đượcsố tiền này từ chỗ chó nào thế hả?” hắnhỏi tôi. “Chắc mày thó ở đâu đó. Dù saođi nữa, tao cũng cóc quan tâm.” Hắn thảnó vào trong bị. “Giờ thì trong khi taolàm việc với những đứa khác trongkhoang tàu này, bọn mày đừng có thằngnào nhúc nhích đấy.”

Tôi ngồi im thin thít nhìn những giấc mơnăm mươi triệu của mình bị giật mất, bịném vào cái bị cói màu nâu nơi chúngchen chúc với những chiếc vòng và vícủa những người thuộc tầng lớp trunglưu.

Page 530: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Tên thổ phỉ đi sang khoang tàu bên cạnh,nhưng không ai trong chúng tôi dám giậtdây báo động. Chúng tôi ngồi như cắm rễtại chỗ không khác gì những người khócthuê tại đám tang. Mười phút sau hắnquay lại, chiếc bị đã được buộc chặtmiệng khoác trên lưng, khẩu súng trongtay phải. “Tốt,” hắn nói, xốc chiếc bị lênđể chúng tôi thấy nó đã đầy ắp và nặngtrĩu. Hắn nhìn tôi, nhe răng cười giốngnhư một thằng du côn học đường vừamới giật món đồ chơi của ai đó. Rồi hắnnhìn Meenakshi. Cô đã dùng khănchunni che ngực, nhưng chiếc áo ngựcbằng vải trắng vẫn hiện ra thấp thoángqua lớp sa mỏng. Hắn chép miệng.

Đồng bọn của tên thổ phỉ gọi. “Tao xong

Page 531: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

rồi. Mày xong chưa?”

“Rồi,” tên thổ phỉ đáp lại. Bỗng nhiênđoàn tàu bắt đầu giảm tốc.

“Nhanh lên!” Tên thổ phỉ kia nhảy khỏitàu.

“Tao sẽ xuống ngay. Đây, bắt lấy cái bịnày.” Tên thổ phỉ ném cái bị - và nhữnggiấc mơ năm mươi triệu - bay ra khỏicửa tàu. Hắn định nhảy xuống nhưng đếnphút cuối lại đổi ý. Hắn quay lại khoangtàu của chúng tôi. “Mau lên, hôn tạm biệttao một cái nào,” hắn bảo Meenakshi,vẫy vẫy khẩu súng về phía cô.

Page 532: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Meenakshi sợ đến thất điên bát đảo. Côco rúm người lại.

“Em không muốn hôn ta một cái sao?OK, vậy hãy bỏ khăn chunni ra. Để tanhìn ngực em nào,” hắn ra lệnh. Hắn cầmsúng bằng cả hai tay và gầm gừ vớiMeenakshi. “Tao cảnh cáo lần cuối. Maulên, cho tao nhìn da thịt mày nếu khôngtao sẽ bắn bay đầu mày trước khi tao đikhỏi đấy.” Bố Meenakshi nhắm mắt lại.Mẹ cô ngất đi.

Thổn thức và nức nở, Meenakshi bắt đầugỡ khăn chunni ra. Bên dưới tấm khăn sẽchỉ là một mảnh vải trắng. Với hai quaiđeo và hai bầu áo ngực.

Page 533: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Nhưng tôi không nhìn thấy cảnh đangdiễn ra. Tôi nhìn thấy một người phụ nữcao ráo và mái tóc chảy dài. Gió rít saulưng khiến mái tóc đen huyền bay lòaxòa, che khuất khuôn mặt. Cô quấn mộttấm sari trắng bằng lụa mỏng rung rinhvà bay bay như một con diều. Cô ôm mộtđứa bé trong tay. Một người đàn ông cómái tóc dài và bộ ria mép rậm, mặc quầnđen và áo sơ mi trắng tiến đến gần cô.Hắn chĩa súng vào cô và nhe răng cười.“Cởi sari ra,” hắn gầm lên. Người phụnữ òa khóc. Ánh chớp lóe lên. Bụi cuốnmù mịt. Lá bay. Đứa bé bỗng nhiên nhảykhỏi lòng mẹ, lao tới gã đàn ông, càovào mặt hắn. Gã đàn ông rú lên và giậtđứa bé ra, nhưng nó lại cào mặt hắn. Gãđàn ông và đứa bé lăn lộn trên mặt đất

Page 534: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

trong khi người phụ nữ vận sari rền rĩ ởphía sau. Gã đàn ông xoay bàn tay vàchĩa súng vào mặt đứa bé nhưng hôm nayđứa bé đã được ban cho sức mạnh siêunhân. Bằng những ngón tay bé xíu, đứabé đẩy nòng súng khiến nó quay theohướng ngược lại. Gã đàn ông và đứa bélại vật lộn, xoay về bên trái rồi bên phải,lăn tròn trên mặt đất. Hai người ghì chặtnhau trong cuộc đấu một mất một còn. Cólúc gã đàn ông chiếm ưu thế nhưng cũngcó khi đứa bé dường như sắp chiếnthắng. Gã đàn ông cuối cùng cũng giảiphóng được bên tay cầm súng. Nhữngngón tay của hắn cong lại quanh cò súng.Ngực đứa bé ở ngay trước nòng súng. Gãđàn ông sắp sửa bóp cò nhưng đúng vàophút cuối đứa bé lại tìm cách xoay được

Page 535: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

khẩu súng khỏi người nó và hướng nòngsúng vào ngực gã đàn ông. Một tiếng nổchói tai vang lên và gã đàn ông bật ngửara như thể phải chịu sức ép từ một vụ nổlớn. Một dòng máu đỏ loang trên chiếcáo sơ mi trắng của hắn.

“Ôi, trời ơi!” Tôi nghe thấy giọng nóicủa Akshay, tựa như tiếng vọng tronghang. Tên thổ phỉ nằm trên sàn, cách cửara vào vài phân, còn tôi có một khẩusúng lục trong tay và từ khẩu súng đómột làn khói mỏng đang bay lên. Đoàntàu bắt đầu tăng tốc.

Tôi vẫn không hiểu chuyện gì đã xảy ra.Khi bạn đột nhiên bị đánh thức giữa một

Page 536: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

giấc mơ, não của bạn cần chút thời gianđể phản ứng. Nhưng nếu bạn có một khẩusúng đang tỏa khói trong tay và một xácchết ở dưới chân thì chẳng có mấy lý dođể hiểu lầm. Áo tên thổ phỉ đẫm máu, vệtmáu đang thẫm lại và không ngừng lanrộng. Cảnh tượng không giống như nhữnggì người ta chiếu cho bạn xem trên phim,khi mà một viên đạn ngay lập tức tạo ramột chòm đỏ nho nhỏ và nó cứ nguyênnhư thế cho tới khi người ta khênh ngườibị bắn lên xe cứu thương. Không. Thoạtđầu máu thậm chí không chảy. Nó rỉ rarất từ từ. Đầu tiên có một chấm đỏ nhỏxíu, không to hơn cái khuy bấm, sau đóthành một mảng hình tròn cỡ đồng xu, rồinó lớn dần lên bằng cỡ một cái đĩa đựngchén, loang ra bằng cỡ một cái đĩa đựng

Page 537: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đồ ăn, rồi cứ thế tiếp tục phát triển vàphát triển cho đến khi dòng máu trào ranhư nước lũ. Tôi bắt đầu thở hổn hển vàcả khoang tàu sắp bị nhấn chìm trongdòng sông đỏ thì bố của Akshay lắc vaitôi như điên như dại. “Tỉnh lại đi nào,tôi bảo mà!” ông ta quát lên và cái màuđỏ đó tan đi.

Tôi ngồi trên giường của mình với mộtđám người vây xung quanh. Gần như toànbộ những người có mặt trên toa đều đổđến xem chuyện gì đã xảy ra. Đàn ông,đàn bà, trẻ con nghển cổ nhìn. Họ nhìntên thổ phỉ không ai biết tên đang nằmchết trên sàn với một chòm máu đỏ thẫmtrên chiếc sơ mi trắng, một ông bố vớivết thương sâu trên trán, một người mẹ

Page 538: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

hoảng sợ với hai bầu vú đang bị một đứatrẻ sắp chết đói mút lấy từng giọt sữa,một người em trai sẽ không bao giờ cònđọc truyện tranh Archie trên tàu hỏa vàmột người chị gái sẽ gặp ác mộng trongsuốt phần đời còn lại. Và một thằng béđường phố từng được sở hữu chút tiềntrong một quãng thời gian ngắn ngủi và từgiờ trở đi sẽ chẳng bao giờ còn có đượcnhững giấc mơ của tầng lớp trung lưunữa.

Ngọn đèn vàng trong khoang tàu dườngnhư sáng chói dị thường. Tôi chớp mắtliên tục và cầm khẩu súng trong bàn tayyếu rũ. Nó nhỏ và chắc với thân súngbằng kim loại màu sáng bạc và báng

Page 539: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

súng màu đen. Trên khẩu súng có chữ“Colt” được chạm nổi và đối diện vớinó có hình một con ngựa đang nhảy lên.Tôi lật khẩu súng. Mặt kia của họng súngcó ghi hai chữ “Hạng nhẹ” nhưng tôi cảmthấy nó nặng đến kỳ cục. Một số chữ cáivà vài con số được chạm khắc trên khẩusúng đã bị mờ. Tôi đọc được mấy chữ“Conn USA” và “DR 24691”.

Meenakshi liếc trộm tôi. Cô nhìn tôi nhưSalim nhìn những ngôi sao điện ảnh. Tôibiết lúc này cô đã đem lòng yêu tôi. Nếugiờ tôi ngỏ lời cầu hôn, cô sẽ lấy tôi. Sẽvui mừng được có con với tôi. Thậm chíkhông cần năm mươi nghìn rupi. Nhưngtôi không đáp lại những cái liếc của côvì mọi chuyện đã thay đổi. Tôi chỉ nhìn

Page 540: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

khẩu súng trong tay và khuôn mặt của tênthổ phỉ đã chết, một kẻ tôi không biết tên.

Hắn có thể đã chết bằng bao nhiêu cách.Hắn có thể bị bắn chết giữa khu chợđông đúc trong cuộc chạm trán với cảnhsát. Hắn có thể bị giết bởi một nhóm kìnhđịch trong khi đang uống trà ở một quánven đường. Hắn có thể bị chết trong bệnhviện vì bệnh tả, ung thư hoặc bệnh AIDS.Nhưng không, hắn không chết theo bất cứcách nào trong những cách đó. Hắn chếtvì một viên đạn do tôi bắn. Vậy mà đếntên hắn tôi còn không biết.

Những hành trình bằng tàu hỏa đầy rẫycác khả năng. Nhưng một lỗ thủng xuyên

Page 541: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

tim là sự chấm dứt tuyệt đối các khảnăng đó. Làm gì có chuyện một xác chếtđi đây đi đó. Họa chăng là đi tới lòthiêu, nhưng chắc chắn xác chết đó sẽkhông gặp bất cứ người bán hàng ronghay người soát vé nào nữa. Tuy nhiên, cóthể tôi sẽ không chỉ đụng đầu nhữngngười bán hàng rong và nhân viên soátvé mà còn cả cảnh sát. Họ sẽ đối xử vớitôi ra sao đây? Như một người anh hùngđã đứng ra bảo vệ sự e lệ của một cô gáivà loại khỏi thế giới này một tên thổ phỉ,hay như một kẻ giết người máu lạnh đãbắn chết một con người mà thậm chíkhông biết tên người đó? Tôi chỉ biếtmột điều: tôi không thể đánh cược vớikhả năng bị phát hiện. Và rồi lời nói củađại tá Taylor dội vào nhận thức của tôi

Page 542: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

như một tiếng sét từ trên trời. “RVHĐ,rối vết hết đuôi.” Tôi biết chính xácmình phải làm gì.

Khi đoàn tàu sắp sửa vào ga tiếp theo,nơi chắc chắn một đội cảnh sát đang đợitôi, tôi liền nhảy ra khỏi cửa tàu, tay vẫncầm khẩu súng. Tôi chạy qua đường rayvà nhảy lên một đoàn tàu khác đangchuẩn bị rời ga. Tôi không ngồi trong toanào cả; chỉ đứng bám ở cửa lên xuống.Khi đoàn tàu chạy qua một cây cầu dầmhẫng, tôi vứt khẩu súng xuống dòng sôngđen ngòm. Sau đó, khi tàu dừng ở ga tiếptheo, tôi nhảy ra và tìm một đoàn tàukhác để tới một nơi khác. Tôi cứ làm thếsuốt đêm, chuyển từ ga này tới ga khác,từ đoàn tàu này sang đoàn tàu khác.

Page 543: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Những thành phố trôi qua lờ mờ trướcmắt tôi. Tôi không biết mình đang lênphía Bắc hay xuống phía Nam, sang phíaĐông hay về phía Tây. Tôi thậm chíkhông biết tên tàu. Tôi cứ đổi tàu liêntục. Điều duy nhất tôi biết một cách chắcchắn là mình không thể tới Mumbai.Akshay có thể đã nói với cảnh sát vềSalim và họ có thể tóm tôi ở Ghatkopar.Tôi cũng không muốn xuống tàu tại mộtnhà ga bẩn thỉu, hoang vắng để thu hút sựchú ý không cần thiết. Tôi đợi đến mộtnhà ga tràn ngập đèn sáng, tràn ngập âmthanh và tràn ngập người.

Chín giờ sáng con tàu chở tôi tiến vào

Page 544: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

một sân ga đông đúc, ồn ào. Tôi nhảy rakhỏi tàu, mặc chiếc áo sơ mi thụng mộttrăm phần trăm cotton đã rách và bị mấtba chiếc cúc, chiếc quần bò Levi’s đóngkét bụi bẩn và nhọ nhem nhọ thỉu, đeochiếc đồng hồ kỹ thuật số giả. Thành phốnày có vẻ là nơi thích hợp để lẩn trốnmột thời gian. Tôi nhìn tấm biển lớn màuvàng ở rìa sân ga có ghi tên thành phố.Nó tuyên bố bằng những chữ cái in đậmmàu đen: “AGRA. Cao hơn mực nướcbiển trung bình 169 mét.”

Smita lấy tay che miệng. “Ôi, trời ơi,”cô ấy nói. “Vậy là trong suốt từng ấy nămcậu luôn sống với cảm giác tội lỗi vì đãgiết chết một người ư?”

Page 545: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Hai người. Chớ quên tôi đã đẩyShantaram như thế nào,” tôi đáp.

“Nhưng chuyện xảy ra trên tàu là một tainạn. Và cậu có thể bào chữa cho hànhđộng đó là do tự vệ. Dầu sao đi nữa,trước hết tôi sẽ tìm hiểu xem cả hai vụđó có vụ nào đang được điều tra haykhông. Tôi không nghĩ những hành kháchkhác muốn khai cậu ra. Suy cho cùng thìcậu cũng giải nguy cho tất cả bọn họ.Nhân tiện cho tôi hỏi chuyện gì đã xảy ravới cô gái đó, cô Meenakshi ấy? Cậu cógặp lại cô ấy không?”

“Không. Không bao giờ. Giờ hãy trở lạivới chương trình trò chơi đó.”

Page 546: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Trong trường quay, các bóng đèn lại mờdần.

Prem Kumar quay sang tôi. “Giờ chúngta chuyển sang câu hỏi số bảy với mứcthưởng hai trăm nghìn rupi. Anh đã sẵnsàng chưa ?”

“Sẵn sàng,” tôi đáp.

“OK. Đây là câu hỏi số bảy. Ai đã phátminh ra súng lục? Đó là a) Samuel Colt,b) Bruce Browning, c) Dan Wesson hayd) James Revolver?”

Page 547: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Nhạc nổi lên. Tôi chìm trong suy nghĩ.

“Anh đã bao giờ nghe nói đến những cáitên này chưa?” Prem hỏi tôi.

“Một trong những cái tên đó nghe quenquen.”

“Vậy anh muốn rút khỏi cuộc chơi haymuốn tiếp tục?”

“Tôi nghĩ tôi sẽ tiếp tục chơi.”

“Nghĩ lại đi. Anh có thể mất mười vạnrupi mà anh đã giành được cho đến thời

Page 548: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

điểm này.”

“Tôi chẳng có gì để mất. Tôi sẵn sàngchơi.”

“OK. Vậy câu trả lời cuối cùng của anhlà gì?”

“A. Colt.”

“Anh hoàn toàn chắc chắn một trăm phầntrăm chứ?”

“Vâng.”

Page 549: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Tiếng trống dồn nổi lên. Cậu trả lời đúngnhấp nháy.

“Chính xác một trăm phần trăm! Quả thậtchính Samuel Colt là người đã phát minhra súng lục vào năm 1835. Anh vừa nhânđôi giải thưởng của mình lên thành haimươi vạn rupi!”

Tôi không thể tin nổi. Tôi đã giành lạinăm mươi nghìn rupi của mình với số lãigấp ba. Nhờ một tên thổ phỉ da ngăm đenmà tôi không biết tên.

Trong đám khán giả nổi lên những tiếng“ôô” và “aaa”. Nhạc hiệu của chương

Page 550: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

trình lại ngân lên nhưng âm thanh duynhất vang dội trong tai tôi là tiếng píttông chuyển động không ngừng của mộtđoàn tàu hỏa đang chạy từ Delhi đếnMumbai, qua Agra.

Prem Kumar bỗng nhiên đứng bật dậykhỏi chỗ ngồi để bắt tay tôi, nhưng rồinhận thấy bàn tay tôi rũ ra không chútphản ứng. Nếu bạn bị bất ngờ trong mộtchương trình trò chơi truyền hình thì phảimất một chút thời gian não của bạn mớiphản ứng được.

Page 551: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

CHUYỆN MỘTNGƯỜI LÍNH

Chính xác như một chiếc đồng hồ, cứđúng tám giờ ba mươi tối còi báo độnglại hú lên, dẫn đến những hoạt động điên

Page 552: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

cuồng ở khu chawl. Các cư dân làm theonhững chỉ dẫn đã được ra rả trên loaphóng thanh suốt cả tuần vừa rồi nhằm đềphòng sự bùng nổ của các hành độngchiến tranh. Tắt hết đèn, khóa nguồn mọimáy móc, tắt bếp ga, đóng cửa nhà, xếphàng trật tự và đi tới boongke.

Boongke nằm bên dưới trường học. Đólà một gian phòng lớn hình chữ nhật cóánh sáng dịu. Sàn trải thảm đỏ bụi bặmbạc thếch và đồ đạc duy nhất trong phònglà hai chiếc ghế ọp ẹp và một chiếc bànbằng kim loại cũ trên đặt một chiếc ti vimười bốn inch. Boongke này khiến ngườita cảm thấy nóng bức, ngột ngạt và cócảm giác bị giam hãm, nhưng nó là nơibảo vệ chúng tôi, vì vậy chúng tôi quả

Page 553: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

thực không thể phàn nàn. Mặc dầu ngườita đồn rằng boongke ở Pali Hill có mộtchiếc ti vi ba mươi hai inch, những tấmđệm Dunlopillo và điều hòa nhiệt độ.

Dân cư tập trung trước màn hình ti vi,giờ đã được chỉnh sang kênh tin tức. Tôinhìn quanh phòng. Gần như toàn bộ khuchawl đang có mặt ở đây. Gia đìnhGokhale, gia đình Nenes, nhà Bapat, ôngWagle, ông Kulkarni, bà Damle, ôngShirke, bà Barwe... Chỉ có ông quản lýRamakrishna là không thấy đâu. Chắchẳn ông ấy còn bận đếm biên lai thuê nhàvà chữa những bóng đèn hỏng, những vòinước rò rỉ và thanh chắn bị gãy.

Page 554: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Thoạt đầu là phần quảng cáo. Cuộc chiếnnày được Mother India Toothpaste vàJolly Tea tài trợ. Sau đó chúng tôi theodõi bài phát biểu của thủ tướng. Các lựclượng của Ấn Độ đang thắng thế, ông ấysốt sắng nói với chúng tôi, và việc kẻ thùhoàn toàn đầu hàng chỉ còn tính bằngngày. Đây là cuộc quyết chiến một mấtmột còn, ông ấy cao giọng. Nó sẽ đặt dấuchấm hết cho chủ nghĩa khủng bố. Và cáiđói. Và sự nghèo khổ. Hãy hào phóngđóng góp cho Quỹ Phúc lợi của Chiến sĩ,ông ấy hối thúc chúng tôi.

Sau bài diễn văn của thủ tướng, một nữdiễn viên trẻ xuất hiện trên truyền hình,nói những điều y hệt nhưng theo phong

Page 555: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

cách filmi[12]. Cánh phụ nữ trố mắt nhìncô diễn viên. Họ nói trông cô ấy mới trẻtrung xinh đẹp làm sao. Họ hỏi nhau saricủa cô ấy bằng lụa hay bằng the. Làm thếnào cô giữ được làn da mịn màng đếnthế? Cô dùng loại xà bông nào? Cô trắngtrẻo thế. Cô không cần kem Trắng vàĐẹp.

Cánh đàn ông giận sôi lên. Những tênkhốn đó gây ra cho chúng ta đủ các vấnđề rồi, họ nói. Đủ là đủ. Lần này chúngta nên phá hủy hoàn toàn Pakistan.

Ông Wagle là một chuyên gia về chiếntranh. Là giảng viên đại học, ông làngười có giáo dục nhất trong khu chawl.

Page 556: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Pakistan có tên lửa và bom nguyên tử,ông ấy nói với chúng tôi. Đó là lý dochúng tôi phải ở trong cái boongke này -để chúng tôi được bảo vệ khỏi chấtphóng xạ. Nhưng chẳng có gì thực sự bảovệ được chúng tôi trước bom nguyên tử.Khi bom nổ, ông ấy nói, nước sẽ thànhkhông khí. Không khí sẽ thành lửa. Mặttrời sẽ biến mất. Một đám mây khổng lồhình nấm sẽ dâng lên bầu trời. Và tất cảchúng tôi sẽ chết, ông ấy kết luận mộtcách nghiêm nghị.

Nhưng thật khó để hình dung về cái chếtkhi bạn là một đứa trẻ mười hai tuổigiống như tôi và Putul, hay mười tuổinhư Salim và Dhyanesh và đây là cuộcchiến tranh đầu tiên bạn nếm trải. Chúng

Page 557: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

tôi đầy háo hức tò mò. Chúng tôi ngồimọc rễ trước cái vô tuyến, bị thôi miênbởi những hình ảnh của cuộc chiến.

Chúng tôi không biết và không quan tâmđến phóng xạ. Chúng tôi quan tâm đếnnhững thứ quan trọng hơn. Chẳng hạnnhư:

Bom nguyên tử nổ to đến mức nào?

Liệu chúng tôi có thể nhìn thấy máy bayphản lực bay phía trên nhà chúng tôikhông?

Page 558: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Nó có giống Diwali không?

Không thú vị sao nếu một quả bomnguyên tử rơi xuống cạnh khu chawl củachúng tôi?

Đã là đêm thứ ba của cuộc chiến tranh.Cuộc sống của chúng tôi trong boongkengả theo một mô hình có thể đoán trướcđược. Cánh đàn bà bắt đầu mang rau củvà đồ đan vào phòng. Họ ngồi thànhnhóm, thái cà chua và khoai tây, đan áolen, bóc đậu lăng, nhặt rau bina và raumùi, trao đổi những tin tức nóng hổi. Cácbà có biết bà Goswami đã mua một cái tivi hai mươi lăm inch mới toanh không?Có trời mới biết chồng bà ta kiếm đâu ra

Page 559: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nhiều tiền thế! Hình như ông Bapat và bàvợ đêm hôm nọ cãi nhau to. Hầu như tấtcả hàng xóm láng giềng đều có thể nghethấy! Các cô đã đọc số mới nhất của tạpchí Starburst chưa? Nó nói Armaan Alicó lẽ là người đồng tính!

Cánh đàn ông chăm chú lắng nghe bản tinvà bàn luận về những đồn đại mới nhất.Có đúng là tình trạng khẩn cấp sắp sửađược ban bố không? Người ta nóiPathankot đã bị bom phá hủy hoàn toàn.Nhiều dân thường đã chết. Mehta cóthông tin đáng tin cậy, từ chính Bộ Quốcphòng, rằng xăng dầu sẽ khan hiếm. Hànhvà cà chua gần như đã biến mất khỏi cácchợ. Nên bắt đầu tích trữ sữa đi là vừa.

Page 560: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Bọn trẻ chúng tôi có hội riêng của mình.Chúng tôi chạy quanh gian phòng rộng, lahét, kêu gào và ngã đè lên nhau, làm chocánh phụ nữ khiếp đảm. Chúng tôi chơiđoán chữ cho tới khi phát chán. RồiPutul phát minh ra một trò chơi mới. Nóđược gọi bằng cái tên rất hợp với hoàncảnh là trò Chiến tranh và Hòa bình.Trò chơi khá đơn giản. Chúng tôi chia ralàm hai đội, một đội do tướng Ấn Độ chỉhuy còn đội kia do tướng Pakistan chỉhuy. Hai đội phải đuổi bắt nhau. Ai bịbắt trước sẽ trở thành tù binh chiến tranhvà chỉ được thả theo cách trao đổi tùbinh. Bắt được tướng sẽ tính bằng hai tùbinh. Đội nào có số tù binh lớn nhất sẽ làđội chiến thắng. Chỉ có một vấn đề:không ai muốn làm tướng Pakistan. Cuối

Page 561: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

cùng bọn chúng nó tóm Salim. “Cậu làngười đạo Hồi,” bọn chúng nói với cậuấy, “vậy cậu làm tướng Pakistan đi.”Thoạt đầu Salim không đồng ý nhưngcuối cùng bị mua chuộc bằng lời hứa cậuấy sẽ được hai gói kẹo cao su. Tôi nhậpđội của Salim và chúng tôi đánh quân ẤnĐộ.

Sau khi đã chơi hết mọi trò, chúng tôitúm tụm vào một góc, nghỉ cho đỡ mệt vàbàn tán về chiến tranh.

“Tớ thích cuộc chiến tranh này,” tôi nói.“Nó thú vị thật đấy. Và chủ của tớ, côNeelima Kumari, đã cho tớ nghỉ một tuầnvì lệnh giới nghiêm.”

Page 562: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Đúng vậy,” Putul nói. “Trường tớ cũngđóng cửa một tuần rồi.”

“Tớ ước gì tháng nào cũng có chiếntranh,” Dhyanesh nói.

“Dẹp chuyện vớ vẩn đó lại ngay!” mộtngười đàn ông gầm lên sau lưng chúngtôi.

Chúng tôi giật mình quay đầu lại, nhìnthấy một ông già người Sikh chống nạngđứng phía sau chúng tôi. Ông gầy và cao,có bộ ria mép lưa thưa trên khuôn mặtphong sương. Ông đội chiếc khăn xếpmàu xanh ô liu hợp với bộ quân phục có

Page 563: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nhiều túi và đeo thắt lưng da to bản. Ôngnhìn chúng tôi bằng ánh mắt dữ tợn vàgiơ một ngón tay lên với vẻ cáo buộc.“Sao bọn bay dám đem chiến tranh ra mànói giỡn hả? Chiến tranh là chuyện hệtrọng. Nó cướp đi những mạng sốngđấy.”

Chỉ đến lúc đó chúng tôi mới nhận thấyông bị mất một chân.

Chúng tôi biết ông là Lance Naik[13] (đãxuất ngũ) Balwant Singh. Rằng ông mớichuyển đến khu chawl của chúng tôi,rằng ông sống một mình và đã bị mất mộtchân trong chiến trận.

Page 564: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Sau khi đã quở phạt chúng tôi, BalwantSingh tập tễnh đi về phía trước trên đôinạng và ngồi xuống chiếc ghế trước mànhình ti vi.

Ti vi đang phát đi những hình ảnh đượctruyền trực tiếp về cuộc chiến. Màn hìnhbị bao phủ bởi thứ ánh sáng mờ mờ màuxanh lá cây. Chúng tôi thấy một máyphóng rocket đã được nạp một quảrocket. Một người lính nhấn một cái nútvà quả rocket phóng ra trong ánh lửasáng chói. Nửa phút sau chúng tôi nhìnthấy một luồng ánh sáng vàng xanh ởphía xa xa và có tiếng nổ. “Chúng ta đãbắn trúng mục tiêu,” một sĩ quan quânđội đứng cạnh máy phóng rocket tuyênbố. Anh ta nhe răng cười. Răng anh ta

Page 565: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

xanh đến mức dị thường. Mười giây saumột quả rocket khác được phóng đi.Phóng viên quay người hướng vàocamera nói, “Đây là chương trình tin tứcđặc biệt được truyền trực tiếp về tìnhhình chiến sự ở vùng Rajasthan. Tôi làSunil Vyas của Star News, đang ở cùngsư đoàn số 5, mời các bạn trở lại trườngquay.” Chúng tôi không được biết mụctiêu của lần phóng rocket vừa rồi là gì,quả rocket có bắn trúng đích hay không,bao nhiêu người chết trong đợt tấn côngđó, và bao nhiêu người sống sót. Một casĩ nổi tiếng xuất hiện và bắt đầu hát mộtbài hát yêu nước quen thuộc với vẻ thíchthú.

Page 566: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Lance Naik (đã xuất ngũ) Balwant Singhđứng dậy khỏi ghế. “Đây không phảicuộc chiến tranh thật sự,” ông phẫn nộnói. “Nó là một trò đùa. Người ta đangcho các ông xem một vở kịch tình cảmtâm lý quần chúng nhiều kỳ.”

Ông Wagle không được vui. “Ồ, vậy mộtcuộc chiến tranh thật sự là gì?” ông ấyhỏi.

Ông Balwant nhìn ông Wagle với vẻkhinh thường của một người lính đối vớimột dân thường. “Một cuộc chiến tranhthật sự khác nhiều so với bộ phim trẻ connày. Một cuộc chiến tranh thật sự có máuvà lòng dũng cảm. Một cuộc chiến tranh

Page 567: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

thật sự có xác chết, có những bàn tay bịlưỡi lê của kẻ thù chém đứt và những cáichân bị bom đạn làm cụt.”

“Ông đã chiến đấu trong cuộc chiến tranhnào?” ông Wagle hỏi.

“Tôi đã chiến đấu trong cuộc chiến tranhthực sự cuối cùng, cuộc chiến năm1971,” Balwant Singh hãnh diện nói.

“Vậy sao ông không cho chúng tôi biếtchiến tranh thực sự là như thế nào?” bàDamle nói.

Page 568: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Đúng rồi, kể cho chúng cháu nghe đi,bác,” chúng tôi hò hét.

Balwant Singh ngồi xuống. “Các vị thựcsự muốn biết một cuộc chiến tranh thựcsự là như thế nào ư? OK, vậy thì tôi sẽkể cho các vị nghe câu chuyện của tôi.Về mười bốn ngày vinh quang khi chúngtôi giành được chiến thắng lẫy lừng nhấttrước Pakistan.”

Chúng tôi túm tụm xung quanh người línhgià hệt như những đứa cháu mở to mắtnghe ông của chúng kể chuyện.

Balwant Singh bắt đầu kể. Mắt ông

Page 569: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đượm vẻ xa xăm, mơ màng thường thấykhi người ta nói về những chuyện đã trôiqua lâu lắm rồi. “Giờ tôi sẽ đưa các bạntrở về năm 1971. Trở về giai đoạn khốcliệt nhất trong lịch sử Ấn Độ.”

Im lặng bao trùm đám thính giả trongboongke. Ông Wagle vặn nhỏ ti vi.Không ai phản đối. Chương trình thời sựtrực tiếp trên ti vi với những tin tứcđược xào xáo lại không thể sánh với câuchuyện kể lần đầu của một người línhthực thụ.

“Cuộc chiến tranh thực sự cuối cùng bắtđầu vào ngày mồng ba tháng Mười hainăm 1971. Tôi nhớ rất rõ ngày đó bởi vì

Page 570: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

vào chính ngày phát động chiến tranh, tôinhận được một bức thư từ Pathankot, từngười vợ yêu dấu của tôi, báo cho tôibiết cô ấy đã sinh con trai, đứa con đầulòng của chúng tôi. Vợ tôi viết trong thư,‘Anh không ở bên em, nhưng em biết anhđang chiến đấu cho tổ quốc của mình vàđiều này khiến trái tim em tràn ngập niềmtự hào và vui sướng. Em sẽ nguyện cầucho anh được bình yên và em sẽ cùngcon trai anh đợi anh chiến thắng trở về.’”

“Tôi đã khóc khi đọc bức thư ấy, nhưngđó là những giọt nước mắt hạnh phúc.Tôi không khóc vì phải xa gia đình vàomột thời điểm như thế. Tôi hạnh phúc vìmình sẽ bước vào trận chiến với lời cầu

Page 571: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chúc của vợ tôi và được tiếp thêm sứcmạnh bởi sự chào đời của đứa con traimới sinh.”

“Bà ấy đặt tên con trai ông bà là gì?” bàDamle hỏi.

“Ồ, từ lâu trước khi đứa trẻ chào đờichúng tôi đã quyết định rằng nếu nó làcon gái, chúng tôi sẽ gọi là Durga, cònnếu là con trai, chúng tôi sẽ đặt tên nó làSher Singh. Vậy nên nó tên là SherSingh.”

“Chiến tranh bắt đầu như thế nào?”

Page 572: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Đêm ngày mồng ba tháng Mười hai cótrăng non. Dưới sự che đậy của bóng tối,kẻ thù hèn nhát mở đợt tấn công phủ đầukhông kích nhiều sân bay của chúng tanằm dọc khu vực phía Tây - Srinagar,Avantipur, Pathankot, Uttarlai, Jodhpur,Ambala, Agra - tất cả đều bị oanh tạc.Những cuộc không kích này được nốitiếp bằng một cuộc tấn công quy mô lớnvào khu vực chiến lược Chhamb ở phíaBắc.”

“Vậy khi chiến tranh nổ ra ông đang đóngquân ở đâu?” ông Wagle hỏi.

“Ngay ở Chhamb, trong sư đoàn bộ binhsố 13. Tôi thuộc trung đoàn lính người

Page 573: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Sikh và tiểu đoàn của tôi - tiểu đoàn Sikhsố 35 - dàn quân ở Chhamb giữa một lữđoàn gồm các binh chủng phối hợp. Giờcác bạn cần phải hiểu tại sao quânPakistan lại tấn công chúng tôi ởChhamb. Chhamb không chỉ là một ngôilàng nằm ở bờ Tây sông Munawa Tawi.Nó còn là đường giao thông huyết mạchdẫn đến các huyện của Akhnoor vàJaurian. Nếu địch chiếm được Chhamb,cả đất nước sẽ lâm nguy.”

“Vậy là đêm hôm đó quân Pakistan mởcuộc tấn công theo ba hướng nhằm vàochúng tôi. Chúng có hàng rào đại bácyểm trợ. Súng và súng cối. Cuộc bắn phádữ dội đến nỗi chỉ trong vài giờ hầu nhưtất cả các boongke của chúng tôi đều bị

Page 574: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

tàn phá nghiêm trọng và ba trong số cácđội trinh sát của chúng tôi bị xóa sổ.”

“Khi cuộc tấn công bắt đầu, tôi chỉ huymột đội tiên phong cùng ba người khác.Đơn vị của chúng tôi bị kẻ thù tấn côngvới một sức mạnh vô cùng to lớn. Cácbạn nên nhớ rằng từ Munawar đến Tawichúng tôi chỉ có ba tiểu đoàn, thế màphải đương đầu với cả một sư đoàn bộbinh của Pakistan, sư đoàn bộ binh số23, với một lữ đoàn tăng thiết giáp gồmkhoảng một trăm năm mươi xe tăng vàkhoảng chín đến mười trung đoàn pháobinh. Pakistan đổ vào Chhamb một lựclượng pháo binh nhiều hơn lực lượngpháo binh ở toàn bộ mặt trận phía

Page 575: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Đông.”

“Ba cấp dưới của tôi lúc đó làSukhvinder Singh đến từ Patiala,Rajeshwar đến từ Hoshiarpur và KarnailSingh đến từ Ludhiana. Karnail là ngườigiỏi nhất nhóm, cậu ấy cao lớn vạm vỡ,có giọng nói oang oang và nụ cười dễlây. Cậu ấy không sợ chiến tranh. Cậu ấykhông sợ chết. Nhưng có một nỗi sợ cứgiày vò cậu ấy hết ngày này qua ngàykhác.”

“Đó là gì vậy?” ông Kulkarni hỏi.

“Sợ bị chôn. Các bạn thấy đấy, chúng tôi

Page 576: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nghe nói nếu phát hiện thấy xác của bấtkỳ người lính Ấn Độ nào, quân Pakistansẽ không bao giờ trả xác cho chúng tôi.Thay vì thế, họ cố tình chôn các xác chếttheo truyền thống đạo Hồi cho dù nhữngngười lính Ấn Độ theo đạo Hindu.Karnail là người kính thần sùng đạo vàcậu ấy sợ rằng nếu chết trên chiếntrường, xác cậu ấy sẽ bị chôn sâu dướisáu tấc đất thay vì được hỏa táng. ‘Hãyhứa với tôi, thưa chỉ huy,’ một tuần trướckhi cuộc chiến bắt đầu, cậu ấy nói vớitôi, ‘rằng ông sẽ đảm bảo nếu chết, tôi sẽđược hỏa táng theo đúng cách. Nếukhông linh hồn tôi sẽ không bao giờ tìmthấy sự bình yên và sẽ buộc phải langthang dưới đáy âm ty trong ba mươi sáunghìn năm.’ Tôi cố trấn an cậu ấy, nói

Page 577: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

rằng cậu ấy sẽ không chết nhưng cậu ấyvô cùng cương quyết. Vậy là chỉ để cậuấy không nói đi nói lại nữa, tôi bảo cậuấy, ‘Được rồi, Karnail, nếu cậu chết, tôihứa sẽ hỏa táng cậu với đầy đủ các nghithức của đạo Hindu.’ ”

“Vậy là vào đêm ngày mồng ba thángMười hai chúng tôi đang ở trong mộtboongke trên tuyến đầu - Karnail,Sukhvinder, Rajeshwar và tôi - khi địchbắt đầu khai hỏa...”

Ông bị Putul ngắt lời. “Bác ơi, boongkecủa các bác có một chiếc ti vi như trongboongke của chúng ta không?”

Page 578: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Người lính bật cười thành tiếng. “Không,con trai ạ. Boongke của các bác khôngđược sang trọng như thế này đâu. Nókhông có thảm cũng chẳng có ti vi. Nóvừa nhỏ vừa chật chội. Nó chỉ chứa nổibốn người thôi. Nó nhung nhúc muỗi vàthỉnh thoảng rắn còn mò vào viếng thămnữa.”

Giọng Balwant trở nên nghiêm trang hơn.“Tôi không biết trong các bạn có aithông thuộc địa hình Chhamb hay không.Đó là một vùng địa hình bằng phẳngnhưng nổi tiếng với loại đá xám vàsarkanda - cỏ voi - cao và rậm đến mứccó thể ngụy trang cho cả một chiếc xetăng. Qua lớp cỏ rậm rạp ấy, kẻ thù tìmđến chỗ chúng tôi trong sự che đậy của

Page 579: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

bóng tối. Trước khi chúng tôi phát hiệnra điều đó, đạn súng cối đã nổ ở cả bêntrái lẫn bên phải chúng tôi. Trời tối đennhư mực và tôi không thể nhìn thấy gìhết. Một quả lựu đạn rơi trúng boongke,nhưng chúng tôi kịp bò ra ngoài trướckhi nó phát nổ. Khi chúng tôi đánh liềubò ra khỏi boongke, một cơn mưa đạn từmột khẩu súng máy hạng nhẹ đón chàotừng bước di chuyển của chúng tôi. Lặnglẽ, chúng tôi bước về phía trước, đi hàngmột, cố xác định nguồn đạn. Chúng tôitiến về phía trước an toàn và sắp tiếpcận được boongke nơi đạn được bắn racủa quân Pakistan thì một quả đạn súngcối nổ ngay phía sau tôi. Tôi còn chưakịp nhận thức được tình hình thìSukhvinder và Rajeshwar đã chết,

Page 580: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Karnail thì đang chảy máu vì bị mảnhđạn găm vào bụng. Tôi là người duy nhấtthoát chết, chỉ bị thương ngoài da. Tôivội báo với chỉ huy đại đội về tình hìnhthương vong. Tôi cũng nói với ông ấyrằng có một khẩu LMG đang nã đạn nhưmưa từ boongke của địch và nếu khôngbị chặn họng thì nó sẽ gây tổn thấtnghiêm trọng cho đại đội. Chỉ huy nóiông ấy không thể phí phạm thêm một tiểuđội nữa, và yêu cầu tôi bằng cách nào đóhãy vô hiệu hóa khẩu LMG.”

“ ‘Tôi sẽ tiến về boongke của địch,’ tôinói với Karnail. ‘Cậu hãy bắn yểm trợcho tôi.’ ”

Page 581: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Nhưng Karnail ngăn tôi lại. ‘Đây lànhiệm vụ tự sát, thưa chỉ huy,’ cậu ấy nóivới tôi.”

“ ‘Tôi biết, Karnail,’ tôi đáp. ‘Nhưngphải có người thực hiện nhiệm vụ này.’ ”

“ ‘Vậy hãy để tôi làm, thưa chỉ huy,’Karnail nói. ‘Tôi tình nguyện vô hiệuhóa súng máy của kẻ thù.’ Rồi cậu ấy nóivới tôi, ‘Thưa chỉ huy, ông có vợ. Ônglại vừa may mắn có được một đứa contrai. Tôi không còn ai thân thích. Khôngcó ai ở phía sau tôi. Chẳng có ai ở phíatrước tôi. Có lẽ tôi đằng nào cũng sẽ chếtvì vết thương này. Hãy để tôi đi và làmgì đó phụng sự tổ quốc. Nhưng xin đừng

Page 582: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

quên lời hứa của ông, thưa chỉ huy.’ Vàtôi chưa kịp thốt lời nào thì cậu ấy đãgiật khẩu súng trường từ tay tôi và laolên phía trước. ‘Bharat Mata ki Jai - TổQuốc Ấn Độ Muôn Năm’ cậu ấy hô to vàxông vào boongke địch, dùng lưỡi lêđâm chết ba tên địch và làm khẩu LMGcâm họng. Nhưng khi đứng đó với khẩusúng trong tay, cậu ấy nhận thêm mộtphát đạn chí tử vào ngực và đổ ập xuốngđất ngay trước mắt tôi, tay vẫn cầm chắckhẩu súng.”

Cả căn phòng im phăng phắc khi chúngtôi cố hình dung ra cảnh chiến trườngkhốc liệt. Tiếng đạn bay, tiếng súng cốidường như vang vọng khắp căn phòng.Balwant tiếp tục kể.

Page 583: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Tôi đứng chôn chân tại chỗ trong gầnhai tiếng đồng hồ. Tôi được lệnh quay vềđại đội nhưng lời hứa với Karnail cứvăng vẳng bên tai tôi. Giờ đây thi thể cậuấy đang nằm trên địa phận của địch vàtôi không biết ở quanh đó còn bao nhiêulính Pakistan. Tôi là người duy nhất cònlại trong tiểu đội của mình.”

“Khoảng ba giờ sáng hỏa lực ngừng hẳn,chỉ còn lại sự im lặng chết chóc. Mộtcơn gió bất ngờ thổi tới khiến cây cốigần đó lao xao xào xạc. Tôi nhích từngphân về phía boongke của quân Pakistancách đó không quá hai trăm foot. Bỗngnhiên tôi nghe thấy tiếng bước chân mơ

Page 584: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

hồ ở phía trước. Tôi căng tai nghe trêntiếng đập thình thịch của tim mình tronglúc nâng khẩu súng trường lên. Tôi lêncò súng, sẵn sàng khai hỏa, nhưng tronglòng hy vọng mình sẽ không phải sử dụngđến khẩu súng. Bắn trong bóng tối sẽ tạora một tia sáng từ họng súng làm lộ vị trícủa tôi cho kẻ thù biết. Tôi cố nén ngaycả tiếng thở của chính mình. Một cái gìđó mảnh mai và trơn tuột bò qua lưngtôi. Tôi cảm thấy dường như là một conrắn. Tôi mong muốn đến tuyệt vọng cóthể giũ nó đi nhưng nỗi sợ hãi bị địchphát hiện buộc tôi nhắm mắt lại và hyvọng nó sẽ không cắn mình. Sau mộtkhoảng thời gian tưởng chừng như vô tận,nó bắt đầu trườn xuống chân tôi và tôibật ra tiếng thở phào nhẹ nhõm. Lưng tôi

Page 585: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đẫm mồ hôi còn cánh tay đau ê ẩm. Khẩusúng trường nặng như chì. Tiếng bướcchân lại bắt đầu vang lên, càng lúc cànggần hơn. Tôi căng mắt nhìn vào bóng tối,cố xác định hình dạng của địch, nhưngtôi không thể nhìn thấy gì. Tôi biết rằngcái chết đang lén lút tiến đến rất gần.Hoặc tôi sẽ giết người hoặc bị ngườigiết. Một cành cây kêu lạo xạo và tôithậm chí nghe thấy cả tiếng thở yếu ớt.Đó là một sự chờ đợi khổ sở. Tôi phânvân không biết mình nên bắn hay đợiđịch ra tay trước. Bỗng nhiên tôi nhìnthấy ánh diêm và một cái gáy thấp thoángtrong tầm quan sát tựa như một bóng macách tôi không quá mười foot. Tôi nhảyphắt ra khỏi bụi cỏ, lao lên phía trướcvới lưỡi lê tuốt trần. Đó là một tên lính

Page 586: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Pakistan đang định đi tiểu. Tôi suýt nữađã hạ gục hắn thì hắn bỗng quay lại,buông rơi khẩu súng trường và chắp haitay cầu xin, ‘Xin đừng giết tôi. Tôi xinông.’ ”

“ ‘Bọn bay còn bao nhiêu tên ở khu vựcnày?’ tôi hỏi hắn.”

“ ‘Tôi không biết. Tôi bị lạc đơn vị. Tôichỉ đang cố quay về thôi. Tôi xin ông,đừng giết tôi,’ hắn òa khóc.”

“ ‘Sao ta lại không nên giết mi chứ?’ tôihỏi. ‘Suy cho cùng mi là kẻ thù kia mà.’”

Page 587: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“ ‘Nhưng tôi cũng là một con người,giống như ông,’ hắn nói. ‘Màu máu củatôi cũng giống màu máu của ông. Tôi cómột người vợ đang chờ đợi tôi ở Mirpur.Và một đứa con gái vừa mới chào đờicách đây mười ngày. Tôi không muốnchết mà vẫn chưa được nhìn thấy mặt conmình.’ ”

“Nghe hắn nói thế tôi thấy mềm lòng. ‘Tacũng có vợ và một đứa con trai mà tachưa được nhìn mặt,’ tôi nói với tênđịch. Rồi tôi hỏi hắn, ‘Mi làm gì ở khuvực của ta hả?’ Hắn im lặng một lát rồingập ngừng đáp, ‘Tôi đáng lẽ đã giếtông.’ ”

Page 588: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“ ‘Thấy chưa,’ tôi nói với hắn, ‘chúng talà những người lính. Chúng ta phải trungthành với bổn phận của mình. Nhưng tahứa với mi điều này. Ta sẽ chôn cất mitheo đúng cách,’ và sau đó, không chớpmắt, tôi thọc lưỡi lê xuyên tim hắn.”

“Ugh...chi chi...” Bà Dalme nhắm mắtlại tỏ vẻ ghê sợ.

Ông Shirke cũng khó chịu. “Ông khôngcần phải miêu tả tỉ mỉ như thế,” ông ấynói với Balwant trong lúc hoài công cốgắng lấy tay bịt tai Putul lại. “Tôi sợrằng sau khi nghe những chuyện giết chócmáu me này con trai tôi có lẽ sẽ bắt đầugặp ác mộng mất thôi.”

Page 589: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Balwant khụt khịt. “Ái chà! Chiến tranhđâu phải dành cho những kẻ câu nệ. Thựcra, làm cho các bạn trẻ này hiểu đượcchiến tranh là gì thì cũng tốt thôi. Bọnchúng nên hiểu rằng chiến tranh làchuyện rất hệ trọng. Nó cướp đi nhữngmạng sống.”

“Chuyện gì xảy ra sau đó?” ông Waglehỏi.

“Không có gì nhiều. Tôi đến boongkecủa địch, ở đây có ba xác lính Pakistannằm cạnh xác Karnail. Tôi vác cậu ấylên vai và lảo đảo lần về nơi đóng quâncủa đại đội. Sáng hôm sau chúng tôi hỏatáng cậu ấy.” Mắt Balwant đẫm lệ. “Tôi

Page 590: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

kể cho chỉ huy đại đội nghe về hành độngdũng cảm phi thường của Karnail và ôngấy đề nghị truy tặng MVC cho KarnailSingh.”

“MVC là gì ạ?” Dhyanesh hỏi.

“Maha Vir Chakra. Đó là một trongnhững huân chương quân công cao quýnhất nước ta.”

“Vậy huân chương nào là cao quý nhấtạ?”

“Huân chương PVC hay Param Vir

Page 591: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Chakra. Huân chương đó gần như luônđược trao theo hình thức truy tặng.”

“Vậy bác được nhận huân chương gì ạ?”Dhyanesh lại hỏi.

Vẻ đau khổ hiện lên trên khuôn mặt củaBalwant. “Tôi không được tặng thưởnggì trong chiến dịch đó. Nhưng câuchuyện của tôi chưa hết đâu. Tôi vẫnphải kể với các bạn về trận CầuMandiala nổi tiếng.”

Ông Wagle nhìn đồng hồ đeo tay. “Ôitrời ơi, đã quá nửa đêm rồi. Chalochalo, tôi nghĩ ngày hôm nay chúng ta đã

Page 592: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

có đủ chuyện thú vị rồi. Lệnh giớinghiêm đã hết. Giờ chúng ta nên về nhàthôi.”

Chúng tôi miễn cưỡng giải tán.

Ngày hôm sau chúng tôi lại ở trongboongke. Hôm nay cậu con trai Ajay củaông Bapat cũng có mặt. Chắc cậu ta vừatừ nhà bà nội về. Cậu ta là một kẻ haykhoác lác, lúc nào cũng khoe khoang vềcác món đồ chơi, máy vi tính, giày patinvà một lô bạn gái của cậu ta. Tất cảchúng tôi đều ghét cậu ta nhưng khôngnói ra. Chúng tôi không muốn cãi cọ gâysự với một đứa con trai mười lăm tuổimà trông như đã mười bảy. Hôm nay cậu

Page 593: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

ta mang theo một cuốn sổ nhỏ. Cậu ta gọinó là một cuốn sổ lưu bút tích. Cậu tacho những đứa khác xem những chữ viếtnguệch ngoạc. “Đây là AmitabhBachchan, đây là Armaan Ali, chữ này làcủa Raveena, đây là chữ ký của vậnđộng viên bóng chày nổi tiếng SachinMalvankar.”

“Thế còn chữ ký này?” Dhyanesh hỏi.Cậu ấy chỉ vào một nét chữ màu đennguệch ngoạc không tài nào luận rađược. Ajay ngẫm nghĩ một hồi rồi nóivới vẻ ngượng ngùng, “Chữ này là củamẹ tớ. Bà ấy thử bút.”

Putul cũng mang đến một thứ, nhưng đó

Page 594: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

không phải cuốn sổ lưu bút tích. Đó làmột cuốn vở bài tập. Bố cậu ấy đã nóivới cậu ấy rằng không đến trường khôngcó nghĩa là không học. Giờ thì ngày nàocậu ấy cũng phải ngồi trong boongke viếtvăn. Đề bài hôm nay là “Con bò cái củatôi” mặc dầu Putul có con bò nào đâu.

Trên ti vi, một phát ngôn viên quân sựđang phát đi một mẩu tin vắn. “Các cuộckhông kích của Pakistan nhằm vào cáccăn cứ không quân của Ấn Độ ở Ambala,Gorakhpur và Gwalior đã bị vô hiệu hóathành công. Các lực lượng của Ấn Độ đãchiếm được Baghla và Rahymiar Khan.Các căn cứ tiền tuyến của Pakistan tạiBhawalpur, Sukkur và Nawabshah đã bịphá hủy hoàn toàn và Shakargarh Bulge

Page 595: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

giờ đây đã nằm dưới quyền kiểm soátcủa chúng ta. Ở khu vực Chhamb, nhữngngười lính của chúng ta đã đẩy lùi mộtđợt tấn công quy mô lớn của Pakistannhằm chiếm cầu Mandiala.”

Chúng tôi hoan hô cuồng nhiệt. Có nhiềutiếng vỗ tay lẫn những cái bắt tay.

Balwant Singh vẫn ngồi trước ti vi nhưcũ. “Vậy là chúng lại tấn côngMandiala,” ông lắc đầu nói. “BọnPakistan này chẳng bao giờ rút ra đượcbài học từ sai lầm của mình.”

Tôi cảm thấy có vẻ như Balwant đang

Page 596: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đợi người nào đó hỏi ông về cây cầuMandiala, nhưng chẳng ai cắn câu.

Chương trình ti vi chuyển sang một cuộcbình luận tại trường quay. Một số chuyêngia đang bàn luận về chiến tranh. Mộtngười đàn ông để râu, đeo kính nói, “Tấtcả chúng ta đều biết Pakistan có gần bốnmươi đầu đạn hạt nhân. Chỉ cần một quảbom phân hạch mười lăm kiloton nổ tạimột khu vực thành thị có mật độ dân sốkhoảng 25.000 người trên một kilometvuông cũng đủ để giết chết khoảng250.000 người. Giờ giả sử chúng tangoại suy dữ liệu này sang Mumbai,nơi...”

Page 597: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Ông Walge nói, “Nước sẽ trở thànhkhông khí. Không khí sẽ biến thành lửa.Một đám mây hình nấm sẽ bùng lên trênbầu trời. Tất cả chúng ta sẽ chết.”

Ông Kulkarni tắt ti vi. “Nghe đáng thấtvọng quá,” ông ấy nói. “Thay vì cái đó,tại sao chúng ta không nghe câu chuyệnthú vị của người anh hùng chiến tranhcủa chúng ta nhỉ? Balwantji, hôm quaông đã nhắc đến trận đánh ở cầuMandiala. Hãy kể cho chúng tôi nghe vềnó đi.”

Balwant trở nên hứng khởi, duỗi cánh tayra rồi kéo tay áo lên. Ông gãi gãi chỗchân cụt, xoay ghế quay về phía đám

Page 598: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

thính giả, và bắt đầu kể.

“Có một vách núi rất cao cắt ngangMunawa Tawi được gọi là MandialaBắc. Đây là nơi bị kẻ thù tấn công vàocác đêm mồng ba và mồng bốn thángMười hai, vì chúng tôi hầu như không cóquân trấn giữ địa điểm chủ chốt này nêncác đồn bốt của chúng tôi đều bị chônvùi. Sau đó quân Pakistan bắt đầu dichuyển bằng cả xe tăng lẫn bộ binh tớiGiao điểm Mandiala nơi tôi đóng quâncùng tiểu đoàn Sikh 35, bên cạnh đại độilính dù thuộc trung đoàn biệt kích 19.”

“Lúc bấy giờ chúng tôi hiểu rằng mụctiêu then chốt của sư đoàn 23 quân

Page 599: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Pakistan là chiếm cầu Mandiala. Một khiđiều đó xảy ra, chúng tôi sẽ buộc phải bỏChhamb và toàn bộ khu vực phía Tâycủa Tawi. Vậy là đến giữa ngày mồngbốn tháng Mười hai chúng tôi bắt đầucủng cố vị trí của mình. Tiểu đoàn kỵbinh 31 được tăng viện bởi trung đoàntăng thiết giáp 27, và tiểu đoàn Kumaon37 đã được phái đi từ Akhnoor để mởcuộc phản công nhằm chiếm lại BắcMandiala. Nhưng bi kịch xảy ra khi chỉhuy của tiểu đoàn Kumaon 37 bị đạnpháo của Pakistan giết chết trước khi họcó thể sát nhập với chúng tôi. Vậy nêntiểu đoàn đó không có người chỉ huy vàmãi đến tối mới tới được Tawi. Vì thếhọ đi chệch sang bờ Tây, nơi nhìn raGiao điểm Mandiala. Và vậy là khi đêm

Page 600: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

xuống chỉ có tiểu đoàn Sikh 35 và đạiđội lính dù của trung đoàn biệt kích 19canh giữ Giao điểm Mandiala, cùng vớilực lượng tăng thiết giáp của tiểu đoànkỵ binh 31 đang canh giữ NamMandiala.”

“Hai tiểu đoàn của Pakistan - tiểu đoànsố 6 POK và tiểu đoàn số 3 POK - mởmột cuộc tấn công dữ dội xuyên Tawivào lúc ba giờ sáng ngày mồng nămtháng Mười hai. Chúng tiến vào cùngnhững cỗ xe tăng Patton của Mỹ, xe tăngT-59 của Trung Quốc, súng và bom.Những chiếc máy bay phản lực củaKhông lực Pakistan gầm rú trên đầuchúng tôi, oanh tạc cả vùng, thả nhữngquả bom nặng hàng nghìn cân xuống các

Page 601: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

điểm đóng quân của chúng tôi. Tôi nhìnthấy xe cháy khắp nơi, đại bác nổ, còn xetăng tiến về phía chúng tôi tựa như nhữngcon côn trùng bằng thép khổng lồ trongđám cỏ voi mọc cao. Hỏa lực mạnh đếnnỗi chỉ trong vòng năm mươi phút nó đãbắn phá đến tận cùng các điểm đóngquân của chúng tôi. Tiểu đoàn 13 POKbất ngờ đụng độ với đơn vị Jat 29 củachúng tôi và đánh cho tan tác. Khi tiếnlên, chúng chiếm cứ điểm 303 sau khigiết chết người chỉ huy. Nhiệm vụ phòngthủ ở điểm này cũng được giao cho tiểuđoàn Sikh 35, nhưng thật không may, mộtsố đồng đội của tôi không đáp lại tiếnggọi của nghĩa vụ. Họ bỏ chạy để tránhhỏa lực không ngớt của pháo binh địch.Nắm chắc được cứ điểm 303, Pakistan

Page 602: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

ra lệnh cho quân dự phòng tiến lên củngcố khu vực vừa chiếm được. Trước khitrời sáng, chúng đã tràn qua cầuMandiala. Giờ thì dường như chỉ cóphép mầu mới cứu nổi chúng tôi. Ai đócho tôi xin ly nước được không?”

Balwant là một người kể chuyện giỏi.Ông biết nên nhấn mạnh ở từ nào, nêntạm dừng ở đâu và hỏi xin ly nước vàothời điểm thích hợp nhất, đúng lúc sự hồihộp đã đạt tới mức không thể chịu đựngnổi.

Ai đó vội mang cho ông một chiếc cốclàm bằng nhựa cách nhiệt đầy ặp nước.Chúng tôi rướn người về phía trước.

Page 603: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Balwant tiếp tục kể sau khi uống mộtngụm nước.

“Đúng lúc đó lữ đoàn trưởng lữ đoàn368 từ Akhnoor thân chinh tới chỗ chúngtôi. Khi tới nơi, ông ấy nhìn thấy cảnhhỗn loạn và hoang tàn cực độ. Lính trángchạy bán sống bán chết khỏi trận địa.Mặt đất trở thành một hoang mạc đầy hốbom với những xác chết nằm rải rác cùnggạch đá và những xác xe tăng của chúngtôi đang bốc cháy. Lửa bừng bừng khắpnơi. Nước sông Tawi đã biến thành màuđỏ vì máu của binh lính. Toàn bộ nơi đólà một địa ngục. Không giống như nhữnggì họ chiếu cho các bạn xem trên ti vi,nơi các bạn nhấn một cái nút, phóng mộtquả rocket rồi sau đó nhấp một hớp trà.”

Page 604: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Lữ đoàn trưởng, vốn quen biết tôi, nói,‘Balwant Singh, chuyện gì đang xảy rathế này? Người của chúng ta biến đâu hếtrồi?’ Và tôi trả lời ông ấy mà lòng nặngtrĩu. ‘Thưa chỉ huy, tôi rất tiếc phải báocáo rằng nhiều người đã bỏ trận địa vàchạy trốn vì sự an toàn của bản thân. Họkhông thể chống lại lực lượng áp đảo màkẻ thù triển khai. Chúng tôi đã mất bachiếc xe tăng và nhiều lính.’ ”

“Lữ đoàn trưởng nói, ‘Nếu tất cả chúngta đều bắt đầu suy nghĩ như vậy thì làmsao chúng ta giành thắng lợi trong cuộcchiến này được?’ Rồi ông ấy thở dài,‘Tôi nghĩ tình thế này vô vọng rồi. Chúng

Page 605: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

ta nên rút lui.’ ”

“Tôi lập tức phản đối. ‘Thưa chỉ huy,’tôi nói, ‘khẩu hiệu của trung đoàn chúngtôi là Nischey Kar Apni Jeet Karon -Tôi Chiến Đấu Để Quyết Thắng. Tôi sẽkhông bao giờ đầu hàng khi chưa đấutranh.’ ”

“ ‘Đúng là tinh thần đó đấy, Balwant.’Lữ đoàn trưởng đấm vào lưng tôi và bảotôi tập hợp những binh lính còn lại.Trung đội trưởng của tôi cũng bỏ trận địarồi, vậy nên lữ đoàn trưởng giao cho tôichỉ huy trung đội. Lữ đoàn của chúng tôiđược giao nhiệm vụ ngay lập tức tiến lênphía trước để chiếm lại cây cầu. Đại đội

Page 606: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Delta thuộc tiểu đoàn Gurkha Rifles vànhững chiếc xe tăng còn lại của tiểu đoànkỵ binh 31 cũng đã sẵn sàng cho cuộc tấncông.”

“Buổi sáng bắt đầu bằng trận bắn phácủa đại bác và súng máy. Giao điểmMandiala trở thành địa ngục, một vạc lửacộng với những chấn động và tiếng nổ.Với những viên đạn bắn tỉa bay vèo vèoqua đầu chúng tôi, những khẩu súng máykhông ngừng khạc ra hàng loạt đạn chếtngười, máy bay của kẻ thù gầm rú trêncao và bom rơi tới tấp xung quanh,chúng tôi xông ra khỏi vị trí của mình,tay nắm chắc lưỡi lê, miệng hét vangtiếng hô xung trận của người Sikh, ‘BoleSo Nihal, Sat Sri Akal.’ Chúng tôi tấn

Page 607: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

công quân tiên phong của địch, dùng lưỡilê đâm chết không biết bao nhiêu kẻ thùtrong trận đánh giáp lá cà đẫm máu.Hành động táo bạo của chúng tôi khiếnkẻ thù thất hồn bạt vía. Lợi thế bắt đầunghiêng về phía chúng tôi. Chúng tôi bắtđầu đẩy lùi được quân địch.”

“Đúng lúc này quân địch quyết định đưaxe tăng vượt sông Tawi. Cho tới thờiđiểm đó, chúng vẫn ở bên kia sông. Mộtkhi quân địch qua cầu và tràn sang phíachúng tôi, chúng tôi sẽ lâm vào tình thếhiểm nghèo vô phương cứu vãn. Điều tốicần thiết là phải ngăn chúng qua cầu. Giờnhững cỗ xe tăng T-55 thuộc tiểu đoàn kỵbinh 31 và trung đoàn tăng thiết giáp 27

Page 608: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

của chúng tôi bắt đầu xung trận. Ban đầuxe tăng của chúng tôi chống trả khá tốt sựcông kích dữ dội của kẻ thù, nhưng khinhững chiếc xe tăng Patton của Pakistanbắt đầu lăn bánh trên cầu, hai đồng độicủa chúng tôi đã bỏ xe tăng chạy trốn.”

“Tôi không biết điều gì xảy ra với mình.Tôi cứ thế cắm đầu cắm cổ chạy tới mộttrong hai chiếc xe tăng không người điềukhiển, mở cửa và nhảy vào trong. Tôi cóbiết về xe tăng, nhưng trước đó chưatừng lái lần nào. Tuy nhiên, tôi chỉ mấtkhoảng hai phút để nắm được cách điềukhiển và chỉ lát sau đã làm cho chiếc T-55 chuyển động. Khi chiếc xe tăng củatôi bắt đầu chuyển động, nó tiến lên ngaydưới làn đạn dữ dội do những kẻ thù trốn

Page 609: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

trong boongke vãi ra. Vậy nên tôi lái xetăng về phía chiến hào của địch. Chúngnghĩ tôi sẽ đầu hàng trước hỏa lực khôngngớt của chúng, nhưng tôi vẫn tiếp tụctiến về phía boongke của chúng màkhông hề nao núng cho tới khi chúng phảinhảy ra và tháo chạy. Một tên trong bọnchúng cố trèo lên xe tăng của tôi. Tôi lậptức điều khiển tháp pháo quay ngang vàngoặt khẩu súng trường 100mm, hất gãbay đi như búng một con ruồi khỏi cốcsữa. Trong khi đó, những chiếc xe tăngkhác của chúng tôi bắt đầu nhằm vàoquân địch, và hai mươi phút sau chỉ cònlại mỗi một chiếc xe tăng Patton của kẻthù. Tôi đuổi theo khi nó cố tẩu thoát. Xetăng của tôi bị chiếc Patton bắn trúng vàbắt đầu bốc cháy. Nhưng súng của tôi

Page 610: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

vẫn đang hoạt động. Tôi tiếp tục đuổitheo chiếc Patton và bắn nó từ mộtkhoảng cách vừa đủ năm mươi thước.Chiếc xe tăng địch bất ngờ dừng lại, lảođảo thoái lui, tháp pháo xoay tròn nhưmột thằng cha say rượu. Cuối cùng nóngừng quay và chiếc xe tăng bùng cháythành một quả cầu lửa. Tôi hét lên hoanhô. Tôi tới gặp chỉ huy và nói, ‘Tám xetăng địch đã bị tiêu diệt, thưa chỉ huy.Tình hình đã được kiểm soát.’ ”

“Cầu Mandiala giờ đây gần như đã nằmtrong tay chúng tôi. Quân địch tháo chạytán loạn. Xe tăng của chúng đã bị pháhủy, nhưng vẫn còn những ổ kháng cự lẻtẻ. Quân địch đã đặt một số súng máy vàsúng phóng rocket quanh cầu và hiện

Page 611: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chúng vẫn hoạt động. Và, quan trọng hơnhết, cờ của Pakistan vẫn bay trên đỉnhcầu kia. Tôi phải giật nó xuống. Choángváng bởi sự chấn động, da thịt bị ráchtoạc và chảy máu bởi những mảnh đạnlạc, tôi bắt đầu nhích từng phân về phíaboongke của quân Pakistan. Xung quanhmình, tôi nhìn thấy những xác chết trênmặt đất lầy bùn bị bom cày xới. Tôi tiếptục di chuyển lên phía trước cho đến khichỉ còn khoảng mười thước là tới cáiboongke vây giữa đám dây thép gai rốirắm của địch. Đến lúc đó tôi ném mộtquả lựu đạn khói vào boongke và ba tênlính Pakistan đổ vật ra, chết, máu me đầyngười. Chỉ còn lại duy nhất một tên. Khigiương súng lên ngắm bắn, tôi chợt nhậnra súng đã bị tắc. Tên địch cũng nhận

Page 612: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

thấy điều đó. Hắn mỉm cười, giươngsúng lên và bóp cò. Một loạt đạn gămvào chân trái của tôi và tôi ngã lăn rađất. Hắn chĩa súng vào tim tôi và lại bópcò. Tôi cầu nguyện, sẵn sàng đón nhậncái chết. Nhưng thay vì một tiếng nổ chóitai, chỉ có một tiếng cạch trống rỗng. Ổđạn của hắn đã cạn. ‘Narai Takbir -Allah O Akbar!’ hắn hét lên và lao vềphía tôi với lưỡi lê tuốt trần. Tôi đónhắn bằng tiếng thét ‘Jai Hind’ và gọngàng tránh đợt tấn công của hắn. Rồi tôidùng báng súng đánh chết hắn. Cuối cùngtôi nắm lấy lá cờ của địch, giật nó xuốngvà thay thế bằng lá cờ tam tài. Khi tôinhìn thấy cờ của chúng ta bay phấp phớitrên cầu Mandiala, đó là giây phút hạnhphúc nhất trong đời tôi mặc dầu tôi biết

Page 613: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

mình đã mất một chân.”

Balwant Singh ngừng nói và chúng tôithấy mắt ông đẫm lệ.

Không ai động đậy trong gần một phút.Thế rồi Putul đi tới chỗ Balwant và đưacuốn vở bài tập của cậu ấy ra.

Người lính quệt nước mắt. “Arrey, gì thếnày? Tôi không làm bài tập toán hộ cậuđược đâu.”

“Cháu không muốn bác làm bài tập hộcháu,” Putul nói.

Page 614: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Vậy cháu đưa vở ra làm gì?”

“Cháu muốn xin chữ ký của bác. Bác làngười anh hùng của chúng cháu.”

Mọi người vỗ tay.

Dhyanesh lại đưa ra câu hỏi ban nãy.“Vậy bác được tặng thưởng gì cho trậnđánh đó?”

Balwant trở nên im lặng, như thể chúngtôi đã gợi lại nỗi đau trong ông. Rồi ôngcay đắng nói, “Không gì cả. Người tatặng thưởng hai huân chương MVC và

Page 615: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

hai huân chương PVC cho đơn vị 35Sikh. Ba đồng đội của tôi được tặngthưởng huy chương Sena và một đàitưởng niệm được xây dựng ở Jaurian.Nhưng họ không tặng gì cho tôi hết, thậmchí không nhắc đến tôi trong báo cáo.Không có sự ghi nhận nào cho lòng dũngcảm của tôi.”

Ông trút ra một tiếng thở dài. “Nhưngsuy nghĩ làm gì chứ. Tôi mãn nguyện khinhìn thấy ngọn lửa cháy trên Amar Jyoti,đài tưởng niệm các chiến sĩ vô danh. Tôicảm thấy ngọn lửa đó cháy cho nhữngngười như tôi.” Trở nên triết lý, ông đọcmột bài thơ bằng tiếng Urdu. “Không báotrước chúng ta đến thế giới này. Khôngbáo trước chúng ta sẽ biến khỏi đây.

Page 616: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Nhưng trong khi sống trên đời, chúng tagiành lấy những chiến công mà cho dùthế hệ này không nhớ, thế hệ sau sẽ khôngthể quên.”

Mọi người trở nên im lặng. Bỗng nhiênbà Damle bắt đầu cất tiếng hát, “Sarejahan se achcha Hindustan hamara...”Thế rồi tất cả những người khác cùnghòa giọng hát bài ca yêu nước ấy. Tôikhông biết điều gì đã tác động đến bọntrẻ chúng tôi, nhưng chúng tôi đã tổ chứcmột cuộc diễu hành tự nguyện. Chúng tôixếp thành một hàng và diễu qua chỗBalwant Singh, bàn tay phải của chúngtôi nắm chặt lại chào người lính dũngcảm này.

Page 617: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Đó là cuộc chiến tranh của chúng tôi.Ông là người anh hùng của chúng tôi.

Balwant Singh xúc động đến bật khóc.“Jai Hind!” ông hô vang, rồi lê bước rakhỏi căn phòng, bỏ chúng tôi lại vớitiếng xào xạc của cỏ voi, tiếng bom nổ,mùi hăng hăng cay cay của thuốc nổcodit và mùi thối của xác chết.

Ông Wagle bước lên bục thông báo.“Các bạn thân mến, tôi vinh dự đượcthông báo rằng ngày mai một đội từ QuỹPhúc lợi của Binh sĩ gọi tắt là SBF sẽđến thăm chúng ta. Ngài thủ tướng kínhmến của chúng ta đã kêu gọi toàn thểngười dân Ấn Độ hào phóng đóng góp vì

Page 618: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

lợi ích của những người lính của chúngta, những người đã hy sinh mạng sống đểchúng ta được sống trong tự do cùng vớidanh dự và phẩm giá. Tôi hy vọng tất cảcác bạn sẽ dốc hầu bao để giúp SBF.”

“Vậy còn người lính sống giữa chúng tađây thì sao? Chẳng lẽ chúng ta không làmgì giúp ông ấy?” ông Shirke nói to.

Có những tiếng đồng tình, “Đúng!Đúng!”

“Đúng vậy, ông nói phải lắm. Nhưng tôinghĩ sự giúp đỡ lớn nhất mà chúng ta cóthể làm cho Balwantji là giúp thành tích

Page 619: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

của ông ấy trong cuộc chiến tranh năm1971 được công nhận. Chúng ta sẽ gửimột bức thư cho những người của SBFtới đây ngày mai.”

Chúng tôi ai nấy đều phấn khởi. Có vẻnhư cuối cùng chúng tôi cũng đang đónggóp cho cuộc chiến.

Có ba người bọn họ đến. Một người cao,một người thấp và một người béo. Cả bađều là cựu sĩ quan; người cao thuộc hảiquân, người thấp thuộc lục quân cònngười béo thuộc không quân. Người béođọc một bài diễn văn dài. Ông ấy nói vớichúng tôi rằng những người lính đangthực hiện một công việc vĩ đại. Đất nước

Page 620: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

của chúng tôi vĩ đại. Thủ tướng củachúng tôi vĩ đại. Chúng tôi vĩ đại. Và sựquyên tặng của chúng tôi cũng sẽ vĩ đại.Họ chuyền một cái giỏ đi một vòng. Mọingười bỏ tiền vào đó. Một số người bỏnăm rupi, vài người bỏ mười rupi, mấyngười bỏ một trăm rupi. Có một bà bỏnhững chiếc vòng tay bằng vàng củamình vào đó. Salim không có tiền. Cậuấy góp hai gói kẹo cao su. BalwantSingh không có mặt. Ông gửi lời nhắnrằng ông bị cảm cúm.

Sau đó phần hỏi đáp bắt đầu. “Ông đãtừng tham gia chiến tranh chứ?” Kulkarnihỏi người đàn ông thuộc lục quân, mộtđại tá về hưu.

Page 621: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Vâng, tất nhiên. Tôi đã trực tiếp thamgia hai cuộc chiến tranh vĩ đại, cuộcchiến năm 1965 và cuộc chiến năm1971.”

“Trong cuộc chiến năm 1971 ông chiếnđấu ở đâu?”

“Ở Chhamb, nơi có lẽ đã chứng kiếnnhững trận đánh vĩ đại nhất.”

“Vậy ông thuộc trung đoàn nào?”

“Tôi thuộc bộ binh. Trung đoàn Sikh vĩđại.”

Page 622: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Ông có được nhận huân chương nàotrong cuộc chiến năm 1971 không?”

“Ồ, quả thực, tôi được tặng thưởng mộthuân chương Vir Chakra. Đó là một vinhdự lớn.”

“Ông được tặng thưởng huân chương chothành tích gì?”

“Cho trận đánh vĩ đại ở Giao điểmMandiala, trong đó tiểu đoàn Sikh 35 đãhoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của mình.”

“Ông là loại người gì vậy hả? Các ông

Page 623: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nhận huân chương cho mình và phủ nhậncông trạng của người khác, những ngườimà không có sự giúp đỡ của họ thì cácông sẽ chẳng bao giờ chiếm lại được câycầu đó.”

“Tôi xin lỗi, tôi không hiểu. Ông đangnói đến ai vậy?”

“Chúng tôi đang nói về người lính củachúng tôi, một người anh hùng trong cuộcchiến tranh năm 1971 tại Chhamb, ngườiđã bị mất một chân. Người đáng lẽ raphải được tặng huân chương Param VirChakra, nhưng chỉ nhận được những giọtnước mắt mà thôi. Này, ngài đại tá,chúng tôi chỉ là dân thường. Chúng tôi

Page 624: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

không biết về các luật lệ và quy định củaquân đội nhưng ở đây đã có một sự bấtcông nghiêm trọng. Liệu ông có thể xemxét xem giờ có thể làm gì đó đượckhông? Vinh danh những người lính dũngcảm thì chẳng bao giờ là quá muộn cả.”

“Con người vĩ đại ấy ở đâu?”

“Ông ấy ở ngay trong khu chawl củachúng tôi đây.”

“Thật ư? Tốt quá. Tôi rất muốn tỏ lòngkính trọng đối với ông ấy.”

Page 625: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Vậy là chúng tôi dẫn ông ấy tới phòngcủa Balwant Singh. Chúng tôi chỉ phòngcho ông đại tá và nhìn ông ấy bước vàođó. Chúng tôi lảng vảng ở bên ngoài,không nén nổi tò mò.

Chúng tôi nghe thấy tiếng ầm ĩ như tiếngcãi cọ. Rồi có tiếng va đập mạnh. Sauchừng mười phút ông đại tá lao ra khỏiphòng, nổi giận đùng đùng. “Đây làngười mà các ông phàn nàn rằng khôngđược nhận PVC ư? Ông ta là tên vô lạikhốn kiếp nhất mà tôi từng gặp. Tôi ướcgì mình có thể vặn cổ kẻ đáng ghê tởmđó ngay tại đây và ngay bây giờ.”

“Sao ông dám nói về người anh hùng

Page 626: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chiến tranh của chúng tôi như thế hả!” bàDamle mắng.

“Ông ta mà là anh hùng chiến tranh à?Đúng là trò đùa lớn nhất trên đời. Ông talà một kẻ đào ngũ khốn kiếp. Bỏ chạy khicó dấu hiệu khó khăn đầu tiên ở khu vựcChhamb. Tôi nói cho các vị biết, ông talà một vết nhơ đáng ghét đối với trungđoàn của người Sikh. Đáng lẽ ra ông taphải chịu cái án nghiêm khắc mười bốnnăm tù. Thật không may, những vụ án vềtội đào ngũ khép lại sau năm năm, nếukhông thậm chí bây giờ tôi cũng sẽ tố cáoông ta.”

Chúng tôi sững sờ. “Ông nói gì cơ, đại

Page 627: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

tá? Ông ấy đã kể cho chúng tôi nghe rất tỉmỉ về hành động dũng cảm của ông ấy ởChhamb. Ông ấy thậm chí đã bị mất mộtchân trong khi chiến đấu kia mà.”

“Chuyện đó hoàn toàn là dối trá. Để tôikể cho các vị nghe câu chuyện thật củaông ta, một câu chuyện thực sự khá lâmly.” Đại tá chỉnh lại dây lưng của mình.“Khi chiến tranh nổ ra tâm trạng củaBalwant Singh không được tốt lắm vì vợông ta vừa mới sinh đứa con đầu lòng ởPathankot. Ông ta khao khát được ở cùnggia đình. Nỗi khao khát lớn đến nỗi ngaykhi có dấu hiệu khó khăn đầu tiên ởJaurian, khi quân Pakistan tấn công vớisức mạnh tổng lực của trọng pháo, ông taliền bỏ vị trí chiến đấu và chạy trốn. Ông

Page 628: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

ta tìm cách về Pathankot và ẩn náu trongngôi nhà mà tổ tiên đã truyền lại cho ôngta. Chắc hẳn ông ta nghĩ rằng mình đã bỏchiến tranh lại xa tít phía sau, nhưngchiến tranh không bỏ ông ta. Hai ngàysau khi ông ta về đến nhà, Không lựcPakistan oanh tạc căn cứ không quânPathankot. Chúng không bắn trúng chiếcmáy bay nào của chúng ta nhưng hai quảbom nghìn cân đã rơi xuống một ngôi nhànằm gần sân bay. Hóa ra đó lại là nhàcủa Balwant. Vợ và đứa con trai mớisinh của ông ta chết ngay tại chỗ còn ôngta thì bị mảnh bom làm cụt mất mộtchân.”

“Nhưng... làm sao ông ta có thể tả lại

Page 629: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

cảnh chiến trường tỉ mỉ đến như vậyđược?”

Đại tá nhăn mặt. “Tôi không biết ông tađã kể cho các vị nghe chuyện gì, nhưnghai mươi sáu năm là một khoảng thờigian dài để đọc về những trận đánh lớn.Kẻ khốn kiếp đó đã bất ngờ xuất hiện sautừng ấy năm chỉ để lừa dối các vị vàkiếm một chút cảm giác sung sướng rẻtiền qua những câu chuyện về lòng dũngcảm mà ông ta bịa ra. Gặp phải ông ta đãlàm hỏng hết tâm trạng của tôi. Hôm naykhông còn là một ngày tốt lành nữa. Xinchào.”

Ông đại tá lắc đầu và bước ra khỏi khu

Page 630: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chawl, người đàn ông cao và người đànông béo đi hai bên. Chúng tôi quay lạiboongke. Ngày hôm đó cũng không cònlà một ngày tốt lành đối với chúng tôinữa. Chúng tôi băn khoăn không biếtBalwant Singh đang làm gì. Tối hôm đóông ta không thò mặt ra khỏi phòng.

Sáng hôm sau người ta tìm thấy ông tatrong phòng trọ ở khu chawl. Một hộpsữa và một tờ báo chưa được đụng tớinằm im lìm ở bậc cửa. Đôi nạng của ôngta được xếp gọn vào tường. Chiếcgiường gỗ đã bị đẩy vào một góc. Cómột chiếc cốc để trên chiếc bàn kê ở đầugiường chứa ít bã chè màu nâu. Chiếcghế duy nhất trong phòng nằm chổngngược ở giữa phòng. Ông ta đã treo mình

Page 631: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

lên chiếc quạt trần bằng một dải lụa buộcở cổ, vẫn mặc nguyên bộ quân phục màuxanh ô liu, đầu gục xuống ngực. Thân thểmềm rũ của ông ta khẽ đung đưa, chiếcquạt trần phát ra những tiếng cót két yếuớt.

Một chiếc xe jeep của cảnh sát tới, đènđỏ nhấp nháy. Cảnh sát lục soát đồ củaông ta. Họ nói huyên thuyên, khoa chânmúa tay và hỏi những người hàng xómbằng giọng cộc lốc. Một thợ ảnh chụpảnh bằng chiếc máy ảnh có đèn flash.Một bác sĩ mặc áo choàng trắng đếncùng xe cứu thương. Một đám đông tụtập trước cửa phòng Balwant Singh.

Page 632: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Họ mang xác ông ta đi trên một chiếccáng, phủ một tấm vải trắng nhàu nhĩ.Các cư dân của khu chawl đứng im lặng.Putul, Dhyanesh, Salim và tôi rụt rè ngóra từ sau lưng người lớn. Chúng tôi nhìnthi thể của người đàn ông đã chết bằngánh mắt khó hiểu rồi cúi đầu trong sợhãi, đau buồn và hối lỗi khi sự hiểu biếtnhư một dòng chất lỏng chầm chậm lantrong tâm trí đang mụ đi của chúng tôi.Đến lúc ấy, những người lần đầu tiên trảiqua chiến tranh trong số chúng tôi cuốicùng đã hiểu ra. Rằng chiến tranh là mộtvấn đề rất hệ trọng. Nó cướp đi nhữngmạng sống.

Smita trông nghiêm nghị.

Page 633: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Cô ở đâu trong thời gian chiến tranh?”tôi hỏi.

“Ngay đây, ở Mumbai,” cô ấy đáp vàvội đổi chủ đề. “Hãy xem câu hỏi tiếptheo nào.”

Prem Kumar xoay người trên ghế và nóivới tôi. “Anh Thomas, anh đã trả lờichính xác bảy câu hỏi để giành được haimươi vạn rupi. Giờ chúng ta hãy xemanh có trả lời được câu hỏi thứ tám đểgiành năm trăm nghìn rupi hay không.Anh sẵn sàng chưa?”

“Sẵn sàng,” tôi đáp.

Page 634: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“OK. Câu hỏi số tám. Phần thưởng caoquý nhất tôn vinh lòng dũng cảm dànhcho các lực lượng vũ trang Ấn Độ là gì?Đó là a) Maha Vir Chakra b) Param VirChakra c) Shaurya Chakra hay d) AshokChakra?”

Nhạc chờ nổi lên. Chiếc đồng hồ đếmngược bắt đầu tích tắc to hơn.

Khán giả xôn xao. Họ nhìn tôi thông cảm,chuẩn bị nói lời chia tay với người bồibàn thân thiện ở cùng thành phố vớimình.

“B. Param Vir Chakra,” tôi đáp.

Page 635: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Prem Kumar nhướn mày. “Anh biết câutrả lời hay chỉ đoán mò?”

“Tôi biết câu trả lời.”

“Anh hoàn toàn chắc chắn một trăm phầntrăm chứ?”

“Vâng.”

Tiếng trống dồn nổi lên. Câu trả lời đúngnhấp nháy.

“Chính xác một trăm phần trăm!” PremKumar thốt lên. Khán giả hả hê. Tiếng vỗ

Page 636: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

tay và những tiếng “Hoan hô!” vang lênkhông ngớt.

Tôi mỉm cười. Prem Kumar thì không.

Smita gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

[12] 12. Filmi là thể loại âm nhạc đượcsoạn trong bộ phim Ấn Độ, sử dụng nhạccụ truyền thống và hiện đại với các giaiđiệu và ca từ bắt nguồn từ âm nhạc dângian và âm nhạc cổ điển

Page 637: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

[13] 13. Cấp bậc tương đương với Lance-corporal trong quân đội Anh, hỗ trợ choCorporal (binh nhất kiêm nhiệm chỉ huymột phân đội tạm thời)

Page 638: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

QUYỀN GIẾTNGƯỜI

Có nhiều mối nguy hiểm tiềm ẩn trongviệc đi bộ một cách lơ đãng ở Mumbai.Bạn có thể vô tình giẫm phải một cái vỏ

Page 639: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chuối và ngã sóng soài. Bạn có thể bấtngờ nhận thấy bàn chân mình ngập trongmột bãi phân chó ướt nhoét. Bạn có thểđột ngột xóc nảy cả người lên vì bị mộtcon bò cái ngang ngạnh từ phía sau điđến húc thẳng vào mông. Hoặc mộtngười bạn từ lâu đứt liên lạc mà bạnmuốn tránh mặt có thể xuất hiện một cáchkỳ diệu từ dòng người hỗn loạn và bỗngnhiên ôm chầm lấy bạn.

Đó là những gì đã xảy ra với tôi vàongày thứ Bảy 17 tháng Sáu trước trườngđua ngựa Mahalaxmi, khi tôi tình cờ gặpSalim Ilyasi. Sau năm năm.

Ba tháng trước, khi từ Agra đến Mumbai

Page 640: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

lần đầu tiên, tôi quyết tâm không liên lạcvới Salim. Đó là một quyết định khókhăn. Tôi luôn nhớ cậu ấy trong suốtnhững tháng năm tôi sống cùng gia đìnhTaylor ở Delhi, trong những gian nan thửthách của tôi ở Agra, và sống trong cùngthành phố mà lại không được gặp cậu ấythực sự là một gánh nặng đối với tôi.Nhưng tôi đã hạ quyết tâm không để cậuấy dính dáng vào cái kế hoạch tham giachương trình trò chơi truyền hình của tôi.

“Mohammad!” Salim reo lên khi nhìnthấy tôi. “Cậu đang làm gì ở Mumbaivậy? Cậu tới đây khi nào? Suốt baonhiêu năm qua cậu đã ở đâu?”

Page 641: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Tôi cho rằng gặp một người bạn từ lâuđứt liên lạc cũng giống như được thưởngthức một món ăn yêu thích mà đã lâu lắmrồi mình chưa ăn. Tôi không biết chồi vịgiác của bạn phản ứng như thế nào saumột thời gian dài, không biết món ăn đócó còn ngon như ngày xưa hay không.Tôi gặp Salim sau năm năm với nhữngcảm xúc lẫn lộn. Liệu cuộc hội ngộ củachúng tôi có ấm áp như tình bạn củachúng tôi ngày trước? Liệu chúng tôi cócòn chân thành với nhau không?

Ban đầu chúng tôi không chuyện trònhiều, chỉ ngồi trên một chiếc ghế băng ởgần đó. Chúng tôi không nghe tiếngquang quác của những con mòng biểnđang bay lượn trên đầu. Chúng tôi không

Page 642: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chú ý đến những cậu nhóc đang đá bóngtrên đường. Chúng tôi không nhìn đámđông những người mộ đạo đang đi đếnđền thờ Haji Ali. Chúng tôi chỉ ôm chặtlấy nhau mà khóc. Khóc cho quãng thờigian chúng tôi ở bên nhau, khóc chonhững khi chúng tôi mất nhau. Rồi chúngtôi kể về mọi chuyện xảy ra trong khoảngthời gian chúng tôi xa nhau. Đúng hơn,Salim nói còn tôi lắng nghe.

Salim đã trở nên cao ráo đẹp trai hơn. Ởtuổi mười sáu, cậu ấy trông tuyệt như bấtcứ ngôi sao điện ảnh nào củaBollywood. Cuộc sống đô thị khắcnghiệt đã không làm hư cậu ấy như nótừng làm hư tôi. Cậu ấy vẫn yêu thích

Page 643: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

những bộ phim tiếng Hindi và vẫn tônthờ những ngôi sao Bollywood (tất nhiêntrừ Armaan Ali). Cậu ấy vẫn đến cầunguyện tại đền thờ Haji Ali vào thứ Sáuhàng tuần. Và, quan trọng nhất, lời tiênđoán của người xem tướng tay cuối cùngcũng thành sự thực. Cậu ấy không cònlàm dabbawallah đi đưa cơm hộp chotầng lớp trung lưu ở Mumbai, mà đã ghitên vào một trường đào tạo diễn xuất đắtgiá để học cách trở thành diễn viên.

“Cậu có biết ai trả học phí cho tớkhông?” cậu ấy hỏi tôi.

“Không.”

Page 644: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Đó là Abbas Rizvi.”

“Nhà sản xuất phim nổi tiếng đã sản xuấtra hàng loạt bộ phim bom tấn đó ư?”

“Đúng, chính ông ấy. Ông ấy đã mời tớđóng vai chính trong bộ phim tiếp theocủa ông ấy được khởi quay sau hai nămnữa, khi tớ bước sang tuổi mười tám. Từgiờ tới lúc đó ông ấy sẽ chu cấp cho tớhọc hành.”

“Nhưng điều đó tuyệt quá, Salim ạ. Làmthế nào mà tất cả chuyện này lại xảy rađược?”

Page 645: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Đó là một câu chuyện dài.”

“Không câu chuyện nào có thể đủ dài đốivới tớ, Salim ạ. Mau lên, kể từ đầu chotớ nghe đi.”

Và đây là câu chuyện do Salim kể, bằnglời của chính cậu ấy.

“Sau khi cậu đột ngột bỏ đi, tớ còn lạimột mình ở khu chawl. Tớ tiếp tục cuộcsống của một dabbawallah trong bốnnăm nữa, nhận và chuyển những hộpcơm, nhưng vẫn tiếp tục mơ ước trởthành diễn viên. Một hôm trong lúc đếnnhận hộp cơm từ vợ của một khách hàng

Page 646: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

tên là Mukesh Rawal, tớ nhận thấy tườngnhà ông ấy được trang trí bằng nhữngbức ảnh chụp ông với nhiều ngôi saođiện ảnh nổi tiếng. Tớ hỏi bà Rawal cóphải chồng bà làm trong ngành côngnghiệp điện ảnh hay không. Bà ấy nóiông ấy chỉ là nhân viên phụ trách bánhàng trong một hãng dược phẩm, nhưngtham gia làm phim bán thời gian trongvai trò diễn viên phụ.

Nghe thấy thế tớ rất ngạc nhiên. Ngaychiều hôm đó tớ chạy đến văn phòng củaông Mukesh Rawal và hỏi ông ấy liệu tớcó thể trở thành một diễn viên phụ nhưông ấy không. Mukesh nhìn tớ phì cười.Ông ấy nói tớ quá bé để trở thành diễnviên, nhưng đôi khi họ cũng có những vai

Page 647: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

dành cho học sinh nam và trẻ đường phốmà có khi hợp với tớ. Ông ấy hứa sẽ giớithiệu tớ với quản lý của ông ấy là PappuMaster, người chuyên cung cấp diễn viênphụ, và bảo tớ đưa cho ông ấy vài bứcảnh màu cỡ sáu nhân tám chụp ở nhiều tưthế khác nhau. Nếu Pappu ưng các bứcảnh của tớ, ông ấy có thể sẽ chọn tớ đóngvai phụ trong một bộ phim. Mukesh nóivới tớ rằng đối với một diễn viên phụ,người ta không đòi hỏi kỹ năng diễn xuấtmà tớ trông phải thật sáng láng trong mộtbộ vest, thật hăm dọa trong bộ đồ củamột tên du côn và thật quyến rũ trong bộđồng phục học sinh. Ông ấy khăng khăngrằng tớ nên có những bức ảnh được chụpmột cách chuyên nghiệp tại một ảnhviện.”

Page 648: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Đêm đó tớ không ngủ được. Ngay sánghôm sau tớ tới hiệu ảnh và hỏi giá chụp.Người thợ ảnh phát một cái giá cao ngấttrời, gần bằng số tiền tớ kiếm được trongcả tháng. Tớ nói với ông ta, ‘Arrey baba,tôi không thể trả nhiều tiền như vậy đâu.’Vậy là ông ta khuyên tớ nên mua mộtchiếc máy ảnh dùng một lần rẻ tiền và tựchụp lấy rồi đem đến ông ấy phóng ảnhcho. Tớ làm như ông ấy bảo. Tớ mua mộtchiếc máy ảnh và nhờ người đi đườngchụp ảnh hộ. Tớ ngồi trên chiếc mô tôcủa một người nào đó dựng trướcChurchgate và làm ra bộ lạnh tanh nhưAmitabh Bachchan trong phimMuqaddar ka Sikandar. Tớ ngồi trênlưng ngựa tại bãi biển Chowpatty ychang Akshay Kumar trong Khel. Tớ

Page 649: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đứng trước khách sạn Sun ‘n’ Sand trongtư thế giống hệt Hrithik Roshan trongKaho Na Pyar Hai. Tớ cầm một vỏ chaiJohnny Walker trong tay và cố làm ra vẻsay mèm như Shahrukh Khan trongDevdas. Tớ cười xếch đến mang taitrước đài phun nước Flora giống nhưGovinda thường cười trong tất cả các bộphim của anh ta. Tớ có gần hai chục bứcảnh chụp tớ, nhưng cuộn phim có nhữngba mươi sáu kiểu cơ vì thế tớ phải chụphết thì mới mang đi rửa ảnh được. Vậy làtớ quyết định chụp nhà cửa và nhữngngười tớ thấy thú vị. Tớ chụp ga VictoriaTerminus và Gateway của Ấn Độ. Tớbấm máy chụp một cô gái đẹp ở MarineDrive, một ông già ở Bandra, thậm chíchụp cận cảnh một con lừa ở Colaba.

Page 650: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Bức ảnh cuối cùng tớ chụp là ảnh mộtngười đàn ông trung tuổi, da ngăm đen ởMahim đang ngồi trên ghế băng hútthuốc. Các ngón tay của ông ấy đượctrang điểm bằng những chiếc nhẫn đủmàu sắc. Chỉ khi ấn nút chụp tớ mới nhậnra mình vừa chụp ảnh ai và tớ như bị têliệt.”

“Cậu muốn nói gì?” tôi hỏi Salim. “Ôngấy là một diễn viên điện ảnh nổi tiếng ư?Đó là cái gã Armaan Ali đáng tởm ư?”

“Không, Mohammad, đó là một ngườimà cậu cũng biết rõ. Đó là ông BabuPillai có biệt hiệu là Maman. Người đãđưa chúng ta từ Delhi đến đây và suýt

Page 651: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

làm chúng ta bị mù đấy.”

“Ôi, trời ơi!” Tôi lấy tay che miệng.“Ông ta có nhận ra cậu không?”

“Có, ông ta nhận ra. ‘Mày là Salim phảikhông? Mày là thằng nhóc đã trốn khỏichỗ tao phải không. Nhưng lần này thìmày không trốn nổi đâu.’ Ông ta gầm lênvà lao tới.”

“Tớ thậm chí không kịp suy nghĩ. Tớquay người chạy về phía đường cái. Mộtchiếc xe bus trờ tới và tớ nhảy lên đúnglúc, bỏ lại Maman đang thở hổn hển trênđường.”

Page 652: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Tớ ngồi trên xe, đang nghĩ về sự thoáthiểm đầy may mắn của mình, thì, cậu thửđoán xem chuyện gì xảy ra?”

“Chuyện gì?”

“Chiếc xe bus dừng lại trước đèn giaothông và một nhóm côn đồ đầu quấnbăng, tay cầm kiếm, cầm xiên và đinh banhảy lên xe.”

“Ôi, trời ơi! Đừng có nói với tớ rằng đólà một nhóm quá khích đấy nhé.”

“Đúng như thế đấy. Lúc đó tớ hiểu rằng

Page 653: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chúng tớ đã rơi vào giữa một cuộc nổiloạn công cộng. Xác xe âm ỉ cháy bày ratrước mắt chúng tớ. Các cửa hàng đãbiến thành đống gạch vụn, những vết máucó thể nhìn thấy rõ trên vỉa hè, đất đá,gậy gộc và dép guốc bị vứt bừa bãi trênđường. Tài xế vội nhảy xuống khỏi xe.Đầu óc tớ mụ đi vì sợ. Tớ cứ tưởng mìnhsẽ chẳng bao giờ gặp lại một cảnh tượngkinh hoàng như thế này nữa. Tớ nghe thấynhững âm thanh mà tớ tưởng mình đãquên. Tiếng thét của mẹ và tiếng kêu gàocủa anh trai vang vọng bên tai tớ. Tớ bắtđầu run lên bần bật. Những tên du cônnói với mọi người trên xe bus rằng mộtnhóm người Hồi giáo quá khích đã đốtnhà của người Hindu và giờ bọn họ sẽtrả thù. Sau đó tớ được biết toàn bộ rắc

Page 654: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

rối ấy bắt nguồn từ cuộc tranh cãi vặtvãnh về một cái vòi nước ở một khu ổchuột. Nhưng đầu óc mọi người chứa đầythù hận đến nỗi trong vòng vài giờ đồnghồ những chiếc xe bus đã bị đốt, nhà bịphóng hỏa, người bị tàn sát.”

“ ‘Từng người một hãy nói tên của mìnhra. Tất cả những người Hindu được phépxuống xe, tất cả người Hồi giáo ngồiyên,’ bọn côn đồ tuyên bố. Những hànhkhách đang run rẩy lần lượt nói tên củamình. Arvind. Usha. Jatin. Arun. Vasanti.Jagdish. Narmada. Ganga. Milind. Xebus bắt đầu trống dần. Bọn phá rối quansát từng hành khách bằng những con mắtsắc như mắt chim ưng. Chúng kiểm travết thần sa trên đường ngôi tóc của phụ

Page 655: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nữ, hỏi vài người đàn ông những câu hỏichi tiết để chắc chắn về tôn giáo của họ,thậm chí bắt một đứa bé trai vạch quầnđùi ra. Tớ thấy buồn nôn trước cảnhtượng dã man này, nhưng tớ vẫn ngồi runrẩy tại chỗ. Cuối cùng chỉ còn lại haihành khách trên xe bus: tớ và một ngườiđàn ông ngồi sau tớ hai ghế.”

“Cậu biết đấy, Mohammad, trên phim,khi một cảnh tượng như thế xảy ra, nhânvật chính sẽ đứng lên kêu gọi lòng nhânđạo của bọn quá khích. Anh ấy sẽ nóivới bọn chúng rằng máu của ngườiHindu và người Hồi đều có cùng mộtmàu. Rằng khuôn mặt không nói lên tôngiáo của chúng ta. Rằng tình yêu được ưa

Page 656: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chuộng hơn sự thù hận. Tớ biết nhiềuđoạn đối thoại như vậy và tớ có thể đọcthuộc lòng bất cứ đoạn đối thoại nàotrong số những đoạn đó trước bọn phárối này, nhưng khi cậu mặt đối mặt vớisự dã man tàn bạo như vậy, cậu quên hếtmọi lời nói. Cậu chỉ nghĩ đến một điềuduy nhất. Cuộc sống. Tớ muốn sống, vìtớ phải thực hiện ước mơ trở thành diễnviên. Còn lúc này đây cả ước mơ lẫnngười mơ ước sắp sửa bị thiêu cháy trênmột chiếc xe bus ở Mumbai.

“ ‘Tên mày là gì?’ Tên cầm đầu hỏi.”

“Tớ có thể nói tên mình là Ram hoặcKrishna, nhưng lưỡi tớ líu hết cả lại.

Page 657: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Một trong những kẻ tấn công chỉ vàochiếc tabeez quấn quanh cổ tớ. ‘Thằngkhốn này rõ ràng là người theo đạo Hồi,hãy giết nó đi,’ hắn giục.”

“ ‘Không. Giết nó thì dễ ợt. Chúng ta hãythiêu sống thằng ôn này trong chiếc xebus. Rồi nó và cộng đồng của nó sẽ ngộra là đừng có bao giờ động vào nhà củachúng ta nữa,’ tên cầm đầu nói và cườihô hố. Một tên khác mở nắp một canxăng và bắt đầu tưới xăng lên xe bus. Tớđã từng thích mùi xăng nhưng từ cái ngàyđó hễ cứ ngửi thấy mùi xăng là tớ lại liêntưởng đến mùi thịt cháy.”

“Người đàn ông ngồi sau tớ hai hàng ghế

Page 658: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đứng bật dậy. ‘Các anh chưa hỏi tên tôi.Để tôi nói cho các anh biết. Tên tôi làAhmed Khan. Và tôi muốn xem tên khốnnào dám động vào cậu bé này,’ ông tanói.”

“Bọn phá rối im lặng một lát, rồi tên cầmđầu lên tiếng. ‘Ái chà, vậy ông cũng làngười đạo Hồi. Tốt lắm, ông sẽ bị thiêusống cùng với thằng nhóc này.’ ”

“Người đàn ông đó không hề sợ hãi.‘Trước khi các anh đốt tôi hãy nhìn cáinày đã,’ ông ta nói và rút ra một khẩusúng lục. Ông ta chĩa súng vào bọn phárối.”

Page 659: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Giá mà cậu nhìn thấy bộ mặt của tất cảnhững tên du côn đó. Mắt chúng lồi rakhỏi tròng. Chúng vứt lại kiếm và đinhba trên xe bus rồi chạy tán loạn để giữlấy mạng sống. Mạng sống của tớ đãđược cứu. Những giọt nước mắt biết ơntrào ra khóe mắt tớ.”

“Người đàn ông nhìn thấy tớ khóc và hỏi,‘Tên cậu là gì?’ ”

“ ‘Salim... Salim Ilyasi,” tớ đáp, vẫnkhông thôi thổn thức.

“ ‘Cậu không biết nói dối sao?’ ông tanói. ‘Nhưng tôi đánh giá rất cao những

Page 660: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

người nói thật ngay cả khi họ đối diệnvới cái chết.’ ”

“Ông ta nói với tớ ông ta là một nhà xuấtnhập khẩu sống một mình trong một ngôinhà lớn ở khu Byculla. Ông ta nói ông tacần một người lo việc nấu nướng dọndẹp, và chủ yếu là trông nhà những khiông ta đi công tác. Tớ băn khoăn tự hỏitại sao một doanh nhân như ông ta lạimang súng khi đi xe bus, nhưng ông tahứa sẽ trả gấp đôi số tiền tớ kiếm đượctừ việc đi đưa cơm hộp và tớ lập tứcđồng ý trở thành người giúp việc cho ôngta.”

“Ahmed có một căn hộ rộng rãi với ba

Page 661: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

phòng ngủ, một gian bếp khá rộng và mộtphòng khách có chiếc ti vi ba mươi sáuinch. Tớ làm công việc nấu nướng, dọndẹp, lau chùi nhưng vẫn không quên ướcvọng trở thành diễn viên. Ở một mức độnào đó, làm việc cho Ahmed cũng tốt,bởi vì ông ấy hầu như vắng nhà cả ngày,thậm chí thỉnh thoảng vắng nhà một hoặchai tuần. Trong thời gian đó tớ dạo quacác ảnh viện. Tớ mang cuộn phim đi rửavà có được những tấm ảnh sáu nhân támtuyệt vời. Tớ đưa chúng cho MukeshRawal để ông ấy chuyển cho PappuMaster, người chuyên cung cấp diễn viênphụ. Cậu tin hay không thì tùy, nhưng sauba tháng tớ nhận được lời mời đóngphim đầu tiên.”

Page 662: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Thật ư?” Tôi reo lên. “Cậu được mờiđóng vai nào trong bộ phim nào?”

“Đó là vai một sinh viên đại học trongmột bộ phim của Abbas Rizvi mang tênNhững chàng trai tồi có Sunil Mehradiễn xuất.”

“Vậy thì hãy đi xem phim đó ngay bâygiờ. Tớ muốn xem cậu trên màn ảnh vànghe những lời thoại của cậu.”

“À...” Salim ngần ngừ. Cậu ấy nhìnxuống giày của mình. “Cậu biết đấy, vaidiễn của tớ bị cắt vào phút cuối. Vậy nêncậu sẽ chỉ nhìn thấy tớ trên màn hình

Page 663: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

trong ba giây thôi, đang ngồi tại mộtchiếc bàn trong lớp học với ba mươisinh viên khác. Những lời thoại duy nhấttrong cảnh đó là lời thoại giữa Sunil vàgiáo viên.”

“Gì cơ?” tôi kêu lên thất vọng. “Chỉ bagiây! Vai kiểu gì thế không biết?”

“Diễn viên phụ chỉ được đóng những vainhư vậy thôi. Chúng tớ không phải diễnviên chính. Chúng tớ chỉ thuần túy là mộtphần của cảnh phim. Cậu có nhớ cảnhnhững bữa tiệc lớn trong phim không?Diễn viên phụ là những vai thêm mắmthêm muối đứng loanh quanh nhấm nhápđồ uống trong khi các diễn viên chính

Page 664: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

khiêu vũ điệu valse trên sàn nhảy. Chúngtớ là người qua đường khi nhân vật chínhđuổi bắt tên vô lại. Chúng tớ là kẻ đứngvỗ tay trong vũ trường khi hai nhân vậtchính chiến thắng trong một cuộc thikhiêu vũ. Nhưng tớ không thấy phiền khiđóng vai trò diễn viên phụ. Nó cho phéptớ thỏa mãn ước mơ được chứng kiếnnhững cảnh hậu trường. Và nó cho phéptớ gặp nhà sản xuất Abbas Rizvi. Ông ấythích diện mạo của tớ và hứa sẽ dành chotớ một vai dài hơn trong bộ phim tiếptheo của ông ấy.”

“Trong sáu tháng tiếp theo, tớ phát hiệnra nhiều điều về Ahmed. Nói chung, ôngta là người khá kỳ lạ. Ông ta chỉ có haithú vui trong cuộc sống: ăn thức ăn ngon

Page 665: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

và xem ti vi. Ông ta chỉ xem hai chươngtrình ti vi - cricket và chương trình Theodõi tội phạm ở Mumbai. Ông ta mêcricket. Mỗi khi có trận đấu, cho dù độiẤn Độ tham gia hay không, ông ta đềutheo dõi hết. Ông ta dậy lúc ba giờ sángnếu như có một trận đấu ở Tây Ấn và lúcnửa đêm nếu đó là trận đấu ở Australia.Ông ta thậm chí theo dõi cả những trậnđấu giữa những đội còn non trẻ như độiKenya và Canada.”

“Ông ta lưu giữ một cuốn nhật ký ghi lạimọi thống kê về môn cricket. Ông tathuộc lòng số đánh bóng trung bình củatất cả và của từng cầu thủ đánh bóng, sốđiểm phát bóng của tất cả và của từng

Page 666: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

cầu thủ giao bóng, số lần bắt bóng củamột cầu thủ chặn bóng và số lần ngườigiữ tam trụ môn chấm dứt lượt chơi củađối thủ. Ông ta có thể cho cậu biết sốđiểm cao nhất và thấp nhất trong một trậnđấu, số điểm chạy tối đa được ghi trongmột vòng ném bóng, tỷ số lớn nhất và sítsao nhất.”

“Nhưng ông ta lưu các thông tin ấy vìmột mục đích - để cá cược các trậncricket. Tớ phát hiện ra điều này trongloạt đấu giữa đội Ấn Độ và đội Anh.Ahmed vừa xem ti vi vừa cố gọi di độngcho ai đó. Vậy nên tớ hỏi ông ta, ‘Ôngđang làm gì vậy, Ahmed bhai?’ ”

Page 667: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“ ‘Tôi chuẩn bị chơi satta,’ ông ta đáp.”

“ ‘Satta? Đó là gì vậy?’ ”

“ ‘Đó là cách gọi khác của trò cá cượcbất hợp pháp. Satta được các tổ chức thếgiới ngầm có thế lực ở Mumbai tổ chứcvới doanh thu hàng ngày lên tới hàngtriệu rupi. Hàng triệu rupi đặt cược chomỗi trận đấu cricket, cả nghìn rupi chomỗi trái bóng. Tôi là một trong nhữngngười đánh cược lớn nhất. Ngôi nhà màcậu thấy, chiếc ti vi đắt tiền này, cái lòvi sóng trong bếp, điều hòa nhiệt độtrong phòng ngủ, tất cả đều từ những vụthắng cược mà ra. Ba năm trước tôi trúngmột quả đậm trong trận Ấn Độ gặp

Page 668: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Australia. Cậu có nhớ trận đấu nổi tiếngở Eden Garden không? Vào thời điểmđội Ấn Độ được 232-4 điểm, có nguy cơphải chấp nhận thất bại chung cuộc và tỷlệ kèo là một nghìn ăn một chống lại độiẤn Độ, tôi đã đặt cược vào Laxman cùngđội Ấn Độ và đã kiếm được một trămnghìn rupi!’ ”

“ ‘Một trăm nghìn!’ Tớ trố mắt ra.”

“ ‘Đúng. Hôm nay tôi chỉ cược mườinghìn cho đội Ấn Độ. Tôi đang cố hỏinhà cái xem kèo thế nào nhưng máy ôngta bận liên tục.’ Ông ta dập điện thoạihai lần, sốt ruột nhìn đồng hồ và lại bấmsố một lần nữa. Lần này ông ta gọi được.

Page 669: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

‘Alô, Sharad bhai phải không? AK đây.Mã số 3563. Kèo trận này thế nào?’ Tôinghe thấy giọng nhà cái vang lên chậpchờn trong điện thoại. Tôi có thể nghethấy tiếng bình luận vọng đến: ‘Đội ẤnĐộ đã dẫn trước đội Anh 173 điểm. Mộtkhi số điểm dẫn trước vượt quá 250, tỷlệ đặt cược sẽ nghiêng hẳn về đội ẤnĐộ. Với số điểm dẫn trước dưới 250 thìtỷ lệ vẫn là năm mươi-năm mươi, nhưngnếu vượt quá mốc 250 thì tỷ lệ cược sẽlà ba ăn một nghiêng về đội Ấn Độ.’ ”

“ ‘Vậy tỷ lệ kèo đội Anh thắng là baonhiêu?’ Ahmed hỏi.”

“ ‘Ông điên à?’ nhà cái đáp. ‘Đội Anh

Page 670: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

không thắng nổi đâu; khả năng cao nhấtcủa họ là cầm hòa. Nhưng nếu ông hỏikèo thì đó là tám ăn một. Ông có muốncược bây giờ không?’ ”

“ ‘Có. Đặt cho tôi mười nghìn, đội ẤnĐộ thua,’ Ahmed nói.”

“Tớ sửng sốt khi nghe Ahmed đặt cượcnhư vậy, vì đội Ấn Độ đang chiếm ưuthế. Nhưng rõ ràng Ahmed biết nhiều hơntay nhà cái vì cuối cùng đội Anh đãthắng, những lá cờ Anh bay phấp phớitrên sân thi đấu cricket Lord’s cònAhmed đấm vào không khí và reo lên hỉhả, ‘Yes! Yes! Yes!’ Ông ta lại gọi chonhà cái. ‘Kyun Sharad bhai, tôi đã đúng

Page 671: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

phải không? Tôi đã kiếm được baonhiêu? Tám mươi nghìn à? Ha! Mộtkhoản lợi nhuận không tồi cho vài giờlàm việc!’ ”

“Ahmed ra ngoài lôi về một chai chấtlỏng sủi tăm, và tối hôm đó tớ được uốngngụm sâm banh đầu tiên trong đời.”

“Thú vui thứ hai trong cuộc sống củaAhmed là xem chương trình Theo dõi tộiphạm ở Mumbai. Cậu đã bao giờ xemchương trình đó chưa?”

Tôi lắc đầu. “Chưa, chương trình đókhông chiếu ở Delhi.”

Page 672: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Ồ, đó là một chương trình nhạt phèo.Nó giống như bản tin vậy, chỉ có điều nókhông đề cập đến lụt lội, bạo loạn, chiếntranh và chính trị. Nó chỉ nói về nhữngvụ phạm tội nghiêm trọng. Ai bị giết, aibị hãm hiếp, nhà băng nào bị cướp, kẻnào đã vượt ngục, những chuyện đại loạinhư thế.”

“Ahmed thường ngồi trước ti vi với mộtđĩa thịt nướng và cười ầm ĩ mỗi khi nghetin tức trên chương trình Theo dõi tộiphạm ở Mumbai. Không hiểu sao ông talại thấy chương trình đó rất buồn cười.”

“Thỉnh thoảng Ahmed nhận được nhữngchiếc phong bì màu vàng do người đưa

Page 673: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

thư mang tới. Tớ được chỉ thị một cáchnghiêm khắc không được phép đụng vàothư từ của ông ta mà chỉ việc để chúngtrên bàn ăn. Một buổi chiều, cậu bé đưathư mang đến một chiếc phong bì to màuvàng đúng lúc tớ đang uống trà. Tớ vôtình đánh đổ trà lên chiếc phong bì vàphát hoảng. Tớ biết nếu thấy tớ làm hỏngbưu phẩm của ông ta thì Ahmed sẽ nổigiận. Chiếc phong bì ấy có thể chứanhững chứng từ thương mại có giá trị màbiết đâu giờ đã bị hư hại rồi. Vậy nên tớngồi xuống cẩn thận bóc nắp phong bì ra.Tớ luồn ngón tay vào và lấy ra nhữnggiấy tờ... và bật lên tiếng huýt gió vìngạc nhiên.”

“Tại sao? Có gì trong đó vậy?”

Page 674: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Chẳng có gì nhiều. Bưu phẩm đó chỉchứa mỗi một bức ảnh màu sáu nhân támchụp khuôn mặt một người đàn ông vànửa tờ giấy có những chữ được đánh máyrõ ràng. Ngay đến tớ cũng có thể đọcđược mảnh giấy đó. Nó ghi:

Tất cả chỉ có vậy.”

“Tớ đoán đó là thông tin về một nhà kinhdoanh nào đấy đang làm ăn với Ahmed

Page 675: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nên không nghĩ ngợi gì nhiều về mảnhgiấy. Tớ cẩn thận dán lại và để chiếcphong bì trên bàn ăn. Buổi tối Ahmed vềnhà và mở chiếc phong bì ra. Sau đó ôngta nhận được một cú điện thoại ngắn.‘Vâng, tôi đã nhận được cái gói đó rồi,’ông ấy chỉ nói có vậy.”

“Gần hai tuần sau, Ahmed đang ngồitrước ti vi xem chương trình Theo dõitội phạm ở Mumbai. Tớ đang thái rautrong bếp nhưng vẫn có thể nghe rõ tiếngngười dẫn chương trình. ‘... Về một vụviệc khủng khiếp khác xảy ra ở Malad,cảnh sát đang tìm kiếm đầu mối của vụgiết hại một doanh nhân danh tiếng tên làVithalbhai Ghorpade, người được pháthiện đã bị giết chết tại nhà riêng ở đường

Page 676: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Marve.’ Cái tên đó làm tớ giật mình. Tớnhìn lên màn hình ti vi và suýt cắt phảingón tay vì trên màn hình hiện lên bứcảnh y hệt bức ảnh trong chiếc phong bìmàu vàng. Người dẫn chương trình tiếptục, ‘Ông Ghorpade, năm mươi sáu tuổi,đã bị bắn chết ở tầm bắn thẳng trong khiđang ở nhà một mình. Ông ta còn vợ vàmột cậu con trai. Theo cảnh sát Malad,động cơ chính của vụ án có vẻ là giếtngười cướp của vì căn nhà bị lục lọi vànhiều tài sản có giá trị đã biến mất.’ ”

“Tớ thấy Ahmed cười thành tiếng khinghe bản tin. Điều này cũng làm tớ ngạcnhiên. Tại sao Ahmed lại cười trước cáichết của đối tác làm ăn?”

Page 677: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Một tháng sau, lại có một chiếc phongbì màu vàng khác. Ahmed đi vắng và tớkhông tài nào cưỡng nổi mà không ngóxem bên trong phong bì có gì. Lần này tớhơ hơi nước mở phong bì sao cho khôngđể lại dấu vết. Tớ mở nắp phong bì vàrút ra một bức ảnh màu khác. Bức nàychụp chân dung một thanh niên có bộ riamép rậm và một vết sẹo kéo dài từ mắttrái tới gốc mũi. Mảnh giấy được đánhmáy có nội dung như sau:

Page 678: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Tớ ghi nhớ cái tên đó và trả tấm ảnh vàophong bì.”

“Tối hôm ấy Ahmed về nhà và nhìnchiếc phong bì. Có một cú điện thoại,giống như lần trước, và ông ta xác nhậnmình đã nhận được phong bì. Đúng mộttuần sau, tớ nghe tin tức trong chươngtrình Theo dõi tội phạm, biết rằng mộtluật sư trẻ tên là Jameel Kidwai đã bịbắn chết trong khi đang bước ra khỏi xeriêng ở gần nhà của anh tại khu chung cưShilajit. Phát thanh viên nói, ‘Cảnh sátnghi ngờ động cơ của vụ giết người nàycó liên quan đến các băng đảng xã hộiđen vì Kidwai đã đại diện cho một sốông trùm mafia tại tòa án. Vụ án đã đượctiến hành điều tra nhưng hiện vẫn chưa

Page 679: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

có manh mối nào.’ Ahmed, ngồi đó vớily whisky trên tay, cười hỉ hả khi nghetin này.”

“Lúc bấy giờ tớ thực sự lo lắng. Tại saoAhmed lại nhận được ảnh của nhữngngười đó qua thư? Tại sao chẳng bao lâusau những người đó lại chết? Đây vẫncòn là bí ẩn đối với tớ. Vậy nên, ba tuầnsau, khi chiếc phong bì màu vàng tiếptheo được chuyển tới, tớ không chỉ xembức ảnh, chụp chân dung một ông già, màcòn ghi lại địa chỉ. Đó là một ngôi nhànằm trên đường Premier ở Kurla. Ngàyhôm sau tớ bám theo Ahmed. Ông ta bắttàu đến Kurla rồi đi bộ tới đườngPremier. Nhưng ông ta không vào ngôi

Page 680: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nhà đó. Ông ta chỉ lượn qua lượn lại bahoặc bốn lần giống như để kiểm tra. Haituần sau, chương trình Theo dõi tộiphạm đưa tin ông già đó được phát hiệnđã bị giết tại nhà riêng trên đườngPremier ở Kurla.”

“Tớ không phải thằng ngốc. Ngay lúc đótớ biết Ahmed đã giết người đàn ông ấyvà tớ đang sống với một kẻ giết ngườithuê. Nhưng tớ không biết phải làm gì.Ahmed đã cứu mạng tớ một lần và tớthậm chí không thể nghĩ tới việc nộp ôngta cho cảnh sát. Trong thời gian đó,Abbas Rizvi gọi điện và chính thức mờitớ đóng một vai phụ trong bộ phim tiếptheo của ông ấy. Khi nhận được tin đó, tớchạy một mạch tới đền thờ Haji Ali. Tớ

Page 681: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

cúi đầu chạm trán vào tấm vải phủ ngôimộ và cầu cho Razvi sống thật lâu.”

“Trong hai tháng tiếp theo tớ sống mộtcuộc đời hai mặt không thoải mái chútnào. Nếu Ahmed là một kẻ giết ngườithuê giả dạng doanh nhân thì tớ là mộtdiễn viên giả dạng người hầu. Ahmed cóquyền giết người nhưng tớ biết rằng mộtngày nào đó chính ông ta sẽ bị giết. Tớchỉ hy vọng mình sẽ không bị kẹt giữahai làn đạn. Và rồi mọi chuyện vỡ lở.”

“Chuyện gì đã xảy ra?”

“Chuyện xảy ra bốn tháng trước - chính

Page 682: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

xác là vào ngày hai mươi tháng Ba. Tớnhớ rất rõ vì đó là hôm đội Ấn Độ thiđấu trận chót với đội Australia vàAhmed vừa đặt một mẻ cược khác. Ôngta từng đặt cược cho mọi thứ: không chỉcho đội thắng mà còn tam trụ môn đầutiên đổ, cầu thủ giao bóng chiếm đượctam trụ môn đầu tiên, người chiến thắngtrong trò sấp ngửa và còn cả liệu trongthời gian thi đấu trời có mưa hay không.Đôi khi ông ta cược cho gần như mọi tráibóng trong trận đấu - liệu nó là lượt némbóng ghi được bốn, sáu hay không đượcđiểm chạy nào. Sáng hôm đó Ahmed nóivới nhà cái, ‘Sharad bhai, mã 3563 đây.Ông nghĩ đường pitch sẽ thế nào? Hômqua thì phẳng, nhưng từ hôm nay bóng sẽbắt đầu xoáy chứ? Dự báo thời tiết hôm

Page 683: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nay trời đẹp đấy, nhưng ông có nghĩ cóthể sẽ mưa không?’ Rồi ông ta đặt cược.‘Hãy cược cho tôi hôm nay SachinMalvankar sẽ lần thứ ba mươi bảy ghiđược một trăm điểm trong một trận đấu.Tỷ lệ cược thế nào?’ Nhà cái nói, ‘Anhta đã ghi được bảy mươi tám điểm rồi vàmọi người đều cảm thấy anh ta chắc chắnsẽ ghi được một trăm điểm, thế nên kèokhông hứa hẹn lắm đâu. Mức tốt nhất tôicó thể đưa ra là mười ba ăn mười.’‘OK,’ Ahmed nói, ‘vậy thì cược cho tôimột trăm nghìn. Như vậy thì chí ít tôicũng sẽ lời được ba mươi nghìn.’ ”

“Cả chiều hôm đó Ahmed ngồi trước tivi xem Malvankar chơi, huýt sáo ầm ĩ cổvũ cho mỗi lượt chạy của anh ta. Khi

Page 684: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Malvankar tiến dần tới thành tích mộttrăm điểm, Ahmed càng lúc càng thêmphấn khích. Đến lúc Malvankar bướcvào loạt điểm chín mươi, Ahmed lo lắngđến phát điên, cắn cắn móng tay, cầunguyện trước mỗi lượt ném bóng, co rúmngười lại mỗi khi Malvankar đón trượtbóng. Nhưng Malvankar chơi như mộtvận động viên bậc thầy. Anh ta tiến từmốc chín mươi mốt tới chín mươi lămvới một quả bạt thẳng tuyệt đẹp ghi đượcbốn điểm liền. Sau đó anh ta giành đượcmột điểm nữa, tiến tới mốc chín mươisáu. Thêm một điểm nữa. Chín mươibảy. Rồi Gillespie phát một đường bóngngắn và Malvankar oai vệ gạt nó ra vòngbiên. Hayden chạy theo bóng cố ngănkhông cho nó ra ngoài dây chắn.

Page 685: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Malvankar và đồng đội Ajay Mishrachạy nhanh giữa các trụ môn. Họ ghithêm một điểm nữa. Chín mươi tám. Rồihọ lao nhanh để giành một điểm nữa.Chín mươi chín. Hayden bắt được bóngkhi nó chỉ cách đường biên có vài phânrồi ném một cú bóng xoáy, không phải vềphía người giữ tam trụ môn AdamGilchrist mà lại tới chỗ cầu thủ giaobóng. Malvankar nhìn thấy trái bóng đóbay tới liền hét ‘Khôông!’ với Mishra,người đang lao về phía anh để chạy lượtba. Nhưng anh chàng Mishra đần độn đóvẫn tiếp tục chạy dọc đường pitch vềphía Malvankar. Thất vọng, Malvankarbuộc phải bắt đầu thực hiện lượt chạythứ ba. Anh sắp chạy tới chỗ cầu thủ giaobóng thì trái bóng Hayden ném đã rơi

Page 686: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

thẳng vào trụ môn! Malvankar bị chặnđứng khi chỉ còn cách vạch vôi sáu inchvà trọng tài thứ ba tuyên bố anh bị loại.Khi đã ghi được chín mươi chín điểm.”

“Cậu có thể tưởng tượng được điều gì đãxảy ra với Ahmed. Ông ta đã đặt mộttrăm nghìn vào lần thứ ba mươi bảyMalvankar ghi được một trăm điểm vàgiờ ông ta mất tất cả chỉ vì một điểm.Ông ta nguyền rủa Gillespie, ông tanguyền rủa Hayden, và trên hết, ông tanguyền rủa Mishra. ‘Tao muốn giết chếtthằng khốn đó,’ ông ta gầm lên rồi lao rakhỏi nhà. Có lẽ ông ta tới quán bar đểtiêu sầu.”

Page 687: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Cũng trong chiều hôm ấy, một chiếcphong bì màu vàng nữa được gửi đến.Tớ đã lo trong đó là ảnh một cầu thủcricket nào đó của đội Ấn Độ, nhưng khinhìn thấy những gì ở trong phong bì tớgần như chết hẳn.”

“Tại sao? Trong đó có gì? Mau nói chotớ biết đi.”

“Trong phong bì đó có một bức ảnh màusáu nhân tám của Abbas Rizvi, nhà sảnxuất phim, và một mảnh giấy đánh máycó địa chỉ của ông ấy. Tớ biết ông ấy sẽlà nạn nhân tiếp theo của Ahmed, và biếtrằng cùng với cái chết của ông ấy, giấcmơ trở thành diễn viên của tớ cũng chết

Page 688: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

theo. Tớ phải cảnh báo Rizvi. Nhưng nếuphát hiện ra, Ahmed sẽ giết tớ khôngchút băn khoăn. Suy cho cùng, ông ta làkẻ giết thuê chuyên nghiệp có quyền giếtngười.”

“Vậy cậu đã làm gì?” tôi hỏi, thở khôngra hơi.

“Tớ đã làm những gì tớ phải làm. Tớ lậptức đến gặp Rizvi và nói cho ông ấy biếtvề vụ thuê giết ông ấy. Ông ấy không tintớ, vậy nên tớ cho ông ấy xem bức ảnhvà mảnh giấy được chuyển tới qua đườngbưu điện. Khi nhìn thấy bức ảnh trongtay, mọi nghi ngờ của ông ấy tan biến hết.Ông ấy nói với tớ rằng ông ấy sẽ chạy

Page 689: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

sang Dubai và tạm lánh ở đó khoảng mộtnăm. Ông ấy mang ơn tớ nhiều lắm, vàông ấy hứa khi nào quay lại sẽ cho tớđóng vai chính trong bộ phim tiếp theocủa ông ấy, còn từ giờ cho tới khi đó ôngấy sẽ chu cấp cho tớ đi học. Thế nên đólà lý do ông ấy tài trợ cho khóa học diễnxuất của tớ và lý do tớ đếm từng ngàycho tới khi tớ bước sang tuổi mười tám.”

“Trời ơi, đúng là một câu chuyện lạlùng, Salim ạ,” tôi nói và bật ra tiếng thởsâu. “Nhưng cậu không bị Ahmed pháthiện vì đã mang chiếc phong bì đó đếncho Razvi chứ? Tối hôm đó chắc hẳnông ta sẽ nhận được điện thoại và sẽ biếtchiếc phong bì đã bị mất.”

Page 690: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Không, tớ không để mình bị lộ, vì tốihôm đó khi Ahmed về nhà ông ta đã thấychiếc phong bì để trên bàn ăn.”

“Nhưng... vậy thì Ahmed đáng lẽ đã giếtRizvi rồi chứ.”

“Không, bởi cái phong bì đó chứa mộtbức ảnh mới và một địa chỉ mới mà tớđã thuê đánh máy ở một cửa hàng đánhmáy gần đó.”

“Thông minh thật. Cậu muốn nói cậu đãđưa một địa chỉ không có thực ư? Nhưnglàm sao cậu có thể đưa ra một bức ảnhkhông có thực cơ chứ?”

Page 691: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Tớ không thể. Vậy nên tớ không làm thế.Tớ cung cấp cho Ahmed một bức ảnhthật và địa chỉ thật, và quả thực ông ta đãthực hiện vụ giết người đó. Nhưng trướckhi ông ta có thể phát hiện ra mình giếtnhầm người, tớ bảo với ông ta tớ phải điBihar gấp và không làm việc cho ông tanữa. Tớ trốn ở chỗ này chỗ nọ, khôngbén mảng đến Byculla, thậm chí cònkhông đến đền thờ Haji Ali ở ngay phốđối diện nữa. Và rồi tuần trước tớ xemchương trình Theo dõi tội phạm và biếtcảnh sát đã bắn chết một kẻ giết thuê khéttiếng tên là Ahmed Khan trong một cuộcđọ súng gần ga Churchgate. Vậy nên hômnay tớ đến đền thờ Haji Ali để tạ ơnthánh Allah, và lạ không chứ, vừa rakhỏi đó tớ đã gặp được cậu chứ không

Page 692: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

phải ai khác!”

“Đúng, đây quả là một sự tình cờ đángngạc nhiên. Nhưng tớ chỉ hỏi thêm mộtcâu nữa thôi. Cậu đã đưa ảnh và địa chỉcủa ai cho Ahmed?”

“Kẻ duy nhất đáng bị như vậy. Tớ đãđưa cho ông ta một bức ảnh màu sáunhân tám của ông Buba Pilla, và địa chỉcủa Maman!!”

Smita vỗ tay. “Tuyệt! Tôi đã biết cậu làmột người thông minh nhưng tôi khôngbiết Salim cũng là một thiên tài. Cậu ấycó quyền giết người qua sự ủy nhiệm, và

Page 693: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

cậu ấy đã chọn một mục tiêu hoàn hảo.Vậy sau đó chuyện gì đã xảy ra? Cậu cónói cho Salim biết việc cậu tham giachương trình trò chơi truyền hìnhkhông?”

“Không. Tôi không tiết lộ lý do tôi đếnMumbai. Tôi chỉ nói rằng tôi ở Delhi,làm người giúp việc, và đang thăm thúthành phố này vài ngày.”

“Vậy Salim không hề hay biết về sự xuấthiện của cậu trong chương trình ALTPư?”

“Không. Tôi định thông báo cho cậu ấy,

Page 694: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nhưng tôi chưa kịp làm việc đó thì đã bịcảnh sát bắt.”

“Tôi hiểu. Giờ thì hãy xem cuộc hội ngộbất ngờ với Salim đã giúp gì cho vậnmay của cậu trong trò chơi đó.”

Trong trường quay, các ngọn đèn lại mờdần.

Prem Kumar hướng vào máy quay. “Giờchúng ta hãy chuyển sang câu hỏi số chínvới mức thưởng một triệu rupi.” Anh taquay sang tôi. “Anh sẵn sàng chưa?”

Page 695: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Sẵn sàng,” tôi đáp.

“OK. Đây là câu hỏi số chín. Một câuhỏi thuộc lĩnh vực thể thao. Hãy cho tôibiết, anh Thomas, anh chơi môn thể thaonào?”

“Không môn nào cả.”

“Không ư? Vậy làm thế nào mà anh rắnchắc như vậy được? Nhìn tôi đây này, tôicàng ngày càng bệu ra mặc dầu sáng nàocũng tập thể dục.”

“Nếu ông phải làm việc như một bồi bàn

Page 696: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

và ngày nào cũng phải đi lại ba mươi câysố thì ông cũng sẽ có thân hình rắn chắc,”tôi đáp.

Khán giả cười khúc khích. Prem Kumarcau có.

“OK, đây là câu hỏi số chín, về môncricket. Cầu thủ cricket nổi tiếng nhấtcủa Ấn Độ Sachin Malvankar đã baonhiêu lần đạt được một trăm điểm trongmột trận đấu đối kháng? Các sự lựa chọncủa anh là a) 34, b) 35, c) 36 hay d)37?”

Nhạc nổi lên.

Page 697: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Tôi có thể hỏi một câu được không?”

“Có chứ, chắc chắn rồi.”

“Từ sau loạt trận với đội Australia, độiẤn Độ có chơi với đội của nước nàokhông?”

“Không, theo tôi biết thì không.”

“Vậy thì tôi biết câu trả lời. Đó là C.36.”

“Đó là câu trả lời cuối cùng của anh?Hãy nhớ rằng có một triệu rupi gắn liền

Page 698: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

câu trả lời của anh đấy.”

“Vâng, đó là C. 36.”

“Anh hoàn toàn chắc chắn một trăm phầntrăm chứ?”

“Vâng.”

Tiếng trống dồn nổi lên. Câu trả lời đúngnhấp nháy.

“Chính xác một trăm phần trăm! SachinMalvankar đúng là đã ba mươi sáu lầnghi được một trăm điểm trong một trận

Page 699: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đấu đối kháng. Anh vừa giành được mộttriệu rupi! Thưa các quý bà quý ông, giờchúng ta sẽ dành ít phút cho quảng cáo.”

“Cắt!” tôi nói.

Page 700: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

NỮ HOÀNG PHIMBI KỊCH

Một bộ phim gia đình trộn lẫn giữa hàivà hành động, rồi cuối cùng kết thúc

Page 701: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

trong bi kịch. Đây chính là cách tôi miêutả quãng thời gian tôi sống cùng NeelimaKumari theo ngôn ngữ điện ảnh. Cô ấy làmột nữ diễn viên. Và tôi làm việc trongba năm tại căn hộ của cô ấy ở Juhu VileParle.

Mọi chuyện bắt đầu vào chính cái đêmSalim và tôi trốn khỏi nanh vuốt củaMaman và đồng bọn của ông ta. Chúngtôi bắt chuyến tàu hỏa địa phương tớiJuhu. Chúng tôi đi bộ đến căn hộ củaNeelima Kumari, nhấn chuông cửa vàđợi.

Một lúc lâu sau cánh cửa bật mở. “Aiđó?” Một quý bà đứng trước mặt chúng

Page 702: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

tôi. Radhey, cái cậu què ấy, đã nói đúng.Cô ấy cao ráo và xinh đẹp, trông giống yhệt một nhân vật nữ chính, chỉ có điềugià hơn. Salim quỳ sụp xuống chân cô ấy.“Này.” Cô ấy vội lùi lại. “Hai cậu là ai?Khuya thế này các cậu làm gì ở đây?”

“Chúng cháu là bạn của Radhey,” tôichắp hai tay lại, đáp. “Cậu ấy nói vớichúng cháu rằng cô đang cần một ngườigiúp việc. Chúng cháu đến xin làm việccho cô. Chúng cháu biết cô là một quýcô rất tốt bụng. Chúng cháu rất cần thứcăn và nơi ở và chúng cháu hứa sẽ làmbất cứ việc gì cô sai bảo.”

“Đúng, tôi cần một người giúp việc

Page 703: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nhưng tôi không thể thuê một người cònquá trẻ như thế này.”

“Thưa cô, chúng cháu chỉ nhìn có vẻ íttuổi thôi. Chúng cháu có thể làm côngviệc của bốn người đấy. Cháu còn biếtnói tiếng Anh nữa. Cô cứ thử chúng cháuđi ạ.”

“Nhưng tôi không cần hai người giúpviệc. Tôi chỉ nhận được một người thôi.”

Salim và tôi nhìn nhau. “Vậy thì chí ít côhãy chọn một trong hai đứa cháu đi ạ,”tôi nói.

Page 704: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Tên cậu là gì?” cô ấy hỏi Salim.

“Salim.”

“Ồ, cậu là người đạo Hồi, đúng không?”

Salim gật đầu.

“Xem nào, tôi rất tiếc, nhưng người mẹgià đang sống cùng tôi không thể ăn bấtcứ thứ gì đã bị một người theo đạo Hồiđụng vào. Riêng tôi thì tôi không tin vàocái chuyện tiếp xúc gây ô nhiễm vớ vẩnđó, nhưng tôi biết làm gì chứ?” Cô ấynhún vai. Salim trông ỉu xìu.

Page 705: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Rồi cô ấy quay sang tôi. “Thế còn cậu thìsao? Tên cậu là gì?”

“Ram ạ,” tôi nói với cô ấy.

Vậy là tôi nhận được việc làm đó, và chỉkhi ấy tôi mới phát hiện ra rằng sốngcùng một ngôi sao điện ảnh không hấpdẫn như người ngoài thường nghĩ. Khinhìn thấy họ trong tình trạng không hóatrang bạn sẽ thấy họ cũng giống y nhưbạn và tôi mà thôi, cũng với những mốilo lắng và sự thiếu tự tin y hệt. Khác biệtduy nhất là chúng ta chủ yếu bận tâm vềchuyện tiền nong, hoặc vì thiếu tiền, cònhọ thì chủ yếu bận tâm về danh tiếng củamình. Hoặc vì thiếu danh tiếng.

Page 706: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Họ sống như cá trong bình. Ban đầu họghét cái bình, rồi khi sự nịnh hót tănglên, họ bắt đầu yêu nó. Và khi mọi ngườikhông còn dồn sự chú ý vào họ nữa, họđơn giản teo đi rồi chết.

Căn hộ của Neelima Kumari rộng rãi vàhiện đại, được bài trí trang nhã bằngtranh và những tấm thảm phủ kín sàn đắtgiá. Căn hộ có năm phòng ngủ. Phòngngủ chính rộng có buồng tắm là phòngNeelima, phòng mẹ cô là phòng rộng thứnhì. Theo như tôi biết, Neelima không cóngười thân nào khác.

Phòng Neelima là phòng đẹp nhất trongcăn hộ. Nó có một cái giường ngủ khổng

Page 707: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

lồ trải khăn nhung được kê ở chính giữaphòng. Tường phòng được ốp kính nênbạn có thể thấy hình ảnh của chính mìnhđược phản chiếu qua cả nghìn tấm gươngnhỏ xíu. Có một cái bàn trang điểm chấtđầy nước hoa và những chai mỹ phẩm.Cạnh bàn phấn là chiếc ti vi Sony 29inch, một đầu VCR và một đầu VCD đờimới nhất. Một bộ đèn chùm đắt tiền treotrên trần. Một máy điều hòa nhiệt độ êmnhư ru giữ cho căn phòng mát mẻ đến thúvị. Những ngăn kệ bằng kính kê sát tườngchất đầy cúp và giải thưởng đủ loại. Cómột cái kệ bằng kính khác chất đầy tạpchí điện ảnh cũ. Tất cả những cuốn tạpchí đó đều có ảnh Neelima Kumari trêntrang bìa. Nhìn tất cả những thứ đó tôicảm thấy mình thật vinh dự được làm

Page 708: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

việc trong căn hộ của cô. Ở thời hoàngkim, cô chắc hẳn phải là nữ diễn viên nổitiếng nhất Ấn Độ.

Mẹ Neelima là một người thật sự khó ưa.Mặc dầu đã gần tám mươi, bà ấy có sinhlực của một người bốn mươi tuổi và lúcnào cũng theo sát tôi. Tôi là người giúpviệc duy nhất làm việc trọn thời gian ởnhà đó. Có một phụ nữ Bà la môn ngườiMaharashtria đến nấu bữa tối và rửa bátđĩa, còn một người hầu gái làm việc bánthời gian đảm đương việc giặt giũ. Tôilàm tất cả những việc khác. Tôi lau bụivà quét dọn, tôi là quần áo và chuẩn bịbữa trà tối, tôi làm những việc vặt ở bênngoài, mua báo và thanh toán tất cả hóađơn sinh hoạt. Nhưng mẹ của Neelima

Page 709: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chẳng bao giờ hài lòng cho dù tôi kínhcẩn gọi bà ấy là “Maaji”. “Ram, cậuchưa mang sữa cho tôi,” bà ấy nói.“Ram, cậu chưa là khăn trải giường củatôi... Ram, cậu chưa lau sạch bụi trongphòng này... Ram, cậu lại lãng phí thờigian rồi đấy... Ram, cậu chưa đun nóngtrà cho tôi.” Đôi khi tôi bực mình trướcsự xoi mói liên tục của bà ấy đến nỗi chỉmuốn băng miệng bà ấy lại.

Mặc dầu Neelima nhiều lúc cũng haychâm biếm, nhưng cô không khắt khelắm. Cô muốn tôi trở thành người giúpviệc sống luôn tại đó. Trong căn hộ ấycó thừa phòng trống mà tôi có thể ở,nhưng mẹ cô không cho phép “đàn ông”

Page 710: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

sống trong nhà. Vậy nên tôi bị đẩy đếnmột khu chawl ở Ghatkopar và hàng ngàyphải đi từ đó đến căn hộ của cô. Cô trảtiền thuê phòng cho tôi ở khu chawl. Ởmột góc độ nào đó, việc ấy cũng tiện chotôi, bởi vì Salim có thể sống cùng phòngvới tôi.

Tôi đi mua sắm với Neelima. Cô khôngcó xe hơi nên chúng tôi bắt taxi. Tôikhông thích đi ra ngoài cùng cô. Cô chỉmua mỹ phẩm hoặc quần áo và tôi phảixách những chiếc túi nặng trình trịch củacô. Cô chẳng bao giờ tới McDonald hayPizza Hut. Và cô chẳng, chẳng bao giờ,mua cho tôi thứ gì.

Page 711: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Hôm nay chúng tôi đang ở khu CuffParade, trong một cửa hiệu bán sari đắttiền. Trong hơn hai tiếng đồng hồ chúngtôi đã xem hàng trăm tấm sari, rồi cômua ba tấm với giá năm mươi nghìn rupi,gần bằng tiền công hai năm của tôi. Khichúng tôi bước ra khỏi phòng trưng bàycó điều hòa nhiệt độ, một nhóm nữ sinhmặc đồng phục đi tới chỗ cô ấy. Họtrông rất phấn khích.

“Xin lỗi, có phải cô là nữ diễn viênNeelima Kumari không ạ?” một ngườitrong nhóm hỏi.

“Phải,” Neelima nói, trông có vẻ khávui.

Page 712: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Thấy chưa,” cô gái đó kêu lên với cácbạn của mình. “Tớ đã nói với các cậurằng cô ấy là Neelima mà.” Rồi cô nữsinh lại quay sang chúng tôi. “Neelimaji,chúng cháu là những fan cuồng nhiệt củacô. Gặp được cô giống như một giấc mơtrở thành hiện thực vậy. Chúng cháukhông mang theo sổ lưu chữ ký, nhưngxin cô vui lòng ký tên lên vở bài tập củachúng cháu được không ạ?”

“Tất nhiên, rất sẵn lòng,” Neelima nói vàlấy bút từ trong ví xách tay. Từng ngườitừng người một, các cô gái đưa tập vởcủa mình ra, trông có vẻ hết sức hài lòng.Neelima hỏi tên từng cô rồi nguệchngoạc viết, “Tặng Ritu với lòng yêu mến.Neelima.” “Tặng Indu với lòng yêu mến.

Page 713: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Neelima.” “Tặng Malti với lòng yêumến. Neelima.” “Tặng Roshni với lòngyêu mến. Neelima.” Các cô gái đọcnhững chữ đề tặng và kêu ré lên vì vuisướng.

Neelima rõ ràng sôi nổi hẳn lên trước sựnịnh hót này. Đây là lần đầu tiên tôi thấycó người nhận ra cô và tôi ngạc nhiêntrước tác động của điều đó đối với cô.Đột nhiên cô nhìn tôi bằng ánh mắt quantâm trong khi tôi xách cái túi mua hàngnặng trĩu, mồ hôi mồ kê nhễ nhại dướicái nóng. “Ram, chắc giờ cậu cảm thấyđói rồi. Đi nào, đi ăn kem thôi,” cô nói.Tôi kêu ré lên vì vui sướng.

Page 714: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Thỉnh thoảng Neelima nói cho tôi biết vềnghệ thuật làm phim. Cô ấy nói với tôivề các kỹ thuật viên tham gia dựng mộtbộ phim. “Người ta cứ tưởng một bộphim được dựng chỉ nhờ các diễn viênvà đạo diễn. Họ không biết đến hàngnghìn người ở hậu trường mà nếu khôngcó sự nỗ lực của những người đó thì bộphim sẽ chẳng bao giờ hoàn thành nổi.Chỉ sau khi các kỹ thuật viên đã hoànthành phần việc của mình, đạo diễn mớicó thể búng ngón tay mà nói với các diễnviên, ‘Ánh sáng, máy quay, diễn!’ ” Cônói cho tôi biết về những người chuẩn bịsân khấu, trang phục, ánh sáng và phụtrách trang điểm, những người đóng thếvà những người giúp việc vặt cho diễnviên.

Page 715: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Sau đó cô dạy cho tôi biết về các thểloại. “Tôi ghét những bộ phim sản xuấtthời nay, trong đó người ta cố nhồi nhéthết mọi thứ - bi, hài, hành động, kịch mêlô. Không. Một bộ phim hay phải trungthành với thể loại của nó. Ngày trước tôiluôn chọn lựa cẩn thận những bộ phimmình sẽ tham gia, sau khi đã hiểu đầy đủý nghĩa của câu chuyện và nó đòi hỏi gìở tôi. Cậu sẽ không bao giờ bắt gặp tôiđang hát hò nhảy múa trong một cảnh rồisau hai cuộn phim lại đang hấp hối.Không đâu, Ram. Một nhân vật phải nhấtquán. Giống như một họa sĩ lớn đượcnhận ra qua phong cách có một khônghai, một diễn viên sẽ được biết đến nhờsự hợp vai độc nhất vô nhị của mình.Một thể loại của riêng mình. Một nghệ sĩ

Page 716: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

lớn không phải là người chỉ đơn thuầnphù hợp với một thể loại phim mà làngười định nghĩa cho thể loại đó. Cậu đãđọc bài phê bình bộ phim mới Mối quanhệ của trái tim trên tờ Thời báo Ấn Độchưa? Nhà phê bình viết rằng nữ diễnviên Pooja đã làm hỏng hoàn toàn cảnhchết. ‘Tôi ước gì Neelima Kumari thủvai trong bộ phim này để đối xử côngbằng với nhân vật. Các nữ diễn viên trẻngày nay nên học thủ thuật diễn xuất từnhững huyền thoại như cô.’ Tôi thực sựsung sướng khi đọc lời bình đó. Đượcnêu ra như một tấm gương, như ví dụmẫu mực về một thể loại, là sự ca tụngtột bậc mà một diễn viên có thể nhậnđược. Tôi sẽ cho đóng khung bài phêbình đó.”

Page 717: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Vậy phong cách độc nhất vô nhị của côlà gì?”

Cô mỉm cười. “Tôi biết cậu còn quá nhỏnên không biết Neelima Kumari đượcmệnh danh là Nữ hoàng Phim Bi kịch củaẤn Độ. Vào đây, tôi sẽ cho cậu xem cáinày.”

Cô dẫn tôi vào phòng ngủ và mở một cáitủ bằng kim loại. Mắt tôi gần như rơi rakhỏi tròng vì cái tủ đó chứa đầy nhữngcuốn băng video. “Cậu có biết tất cảnhững cuốn băng này là những bộ phimtôi đã tham gia diễn xuất không?”

Page 718: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Thật ư? Vậy ở đây có bao nhiêu cuốnbăng ạ?”

“Một trăm mười bốn. Đó là số phim tôiđã đóng trong suốt hai mươi năm sựnghiệp của mình.” Cô chỉ vào hàng thứnhất. “Đây là những bộ phim đầu tiên củatôi. Phần lớn là những bộ phim hài vuinhộn. Tôi chắc cậu biết phim hài là gì,đúng không?”

Tôi sốt sắng gật đầu. “Biết ạ. Giống nhưnhững bộ phim có Govinda đóng.”

Neelima chỉ vào hàng thứ hai. “Đây lànhững bộ phim thuộc giai đoạn giữa sự

Page 719: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nghiệp của tôi. Hầu hết là phim gia đình.Nhưng tôi cũng tham gia trong bộ phimhồi hộp ly kỳ nổi tiếng Tên của kẻ giếtngười và bộ phim kinh dị kinh điển Bamươi năm sau.”

Cuối cùng cô chỉ vào bốn hàng còn lại.“Và tất cả những băng này là phim bikịch. Cậu có thấy hàng trăm giải thưởngvà cúp mà tôi đã đoạt được trong nhữngnăm ấy không? Hầu hết những giảithưởng đó được trao cho những bộ phimthuộc thể loại này. Đây là bộ phim ưathích nhất của tôi.” Cô gõ nhẹ lên mộtcuốn băng. Tôi đọc nhãn của nó. Trên đóghi Mumtaz Mahal. “Đây là bộ phim màtrong đó tôi đã đóng một vai diễn để đời,vai người vợ Mumtaz Mahal của Hoàng

Page 720: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đế Shahjahan. Thậm chí tôi còn nhậnđược giải thưởng quốc gia cho diễn xuấtcủa mình. Cậu nhìn thấy chiếc cúp ởchính giữa không? Tôi đã nhận nó từ taythủ tướng Ấn Độ đấy.”

“Vậy, thưa cô, đó là vai lớn nhất cô từngđóng phải không ạ?”

Cô thở dài. “Đó là một vai hay, khôngnghi ngờ gì, chứa đựng rất nhiều cảmxúc, nhưng tôi cảm thấy mình vẫn chưacó được vai diễn lớn nhất trong đời.”

Mẹ của Neelima không được khỏe. Bàấy ho và kêu rên rất nhiều. Thói phàn nàn

Page 721: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chê bai của bà ấy trở nên không thể nàochịu đựng nổi. Bà ấy luôn miệng ca cẩmvề điều kiện sức khỏe của mình và ngaycả Neelima bà ấy cũng không tha, liêntục nhắc nhở cô về các bổn phận đối vớingười đã mang cô đến với thế giới này.Tôi nghĩ Neelima đã bắt đầu khó chịu.Ngoài các việc lặt vặt khác của mình,giờ tôi phải dành nửa ngày đi mua thuốccho Maaji, rồi sau đó phải đảm bảo bàấy uống đúng giờ đủ các loại thuốc viênnén, viên con nhộng và thuốc nước.

Không khí trong căn hộ náo nhiệt hẳn lên.Tối nay kênh truyền hình quốc giaDoordarshan sẽ phát sóng bộ phim củaNeelima mang tên Người vợ cuối cùng.Đây là một trong những phim bi kịch nổi

Page 722: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

tiếng của cô và cô muốn tất cả chúng tôicùng xem với cô ở phòng khách. Támgiờ tối chúng tôi tập trung trước mànhình ti vi. Người đầu bếp, cô hầu gái vàtôi ngồi trên thảm còn Maaji ngồi tựađầu trên sofa cạnh Neelima. Bộ phim bắtđầu. Tôi không thực sự thích phim này.Nó nói về một gia đình trung lưu nghèođang phải đương đầu với rất nhiều vấnđề. Trong phim tràn ngập tiếng khóc lócvà than vãn. Lại thêm cơ man là tiếng rênrỉ làm nền của Maaji. Bộ phim phơi bàycuộc sống một cách quá trần trụi. Tôithấy thật nực cười khi sản xuất ra một bộphim như thế. Xem phim làm quái gì nếunhư bạn có thể thấy người thực việc thựctừ nhà hàng xóm ở ngay bên kia đường?Mặc dầu vậy, Neelima trong phim trông

Page 723: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

rất trẻ trung xinh đẹp và diễn xuất thựcsự hay. Quả là một cảm giác kỳ lạ khixem một bộ phim và được thấy diễn viênchính của nó ngồi ngay sau bạn. Tôikhông biết cô cảm thấy như thế nào khicô nhìn thấy chính mình trên màn ảnh.Liệu cô có nhớ đến những người phụviệc, nghệ sĩ hóa trang, kỹ thuật viên ánhsáng, những người ghi âm làm việc phíasau sân khấu không?

Trong phim Neelima chết sau khi thựchiện một bài diễn thuyết vô cùng xúcđộng. Bộ phim kết thúc ngay sau khi côchết. Chúng tôi đứng dậy duỗi chân duỗitay. Khi đó tôi nhận thấy Neelima đangkhóc. “Thưa cô,” tôi lo lắng hỏi, “cóchuyện gì vậy ạ? Sao cô khóc?”

Page 724: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Không sao đâu, Ram. Tôi chỉ thấythương cho nhân vật trong phim thôi.Thấy chưa, giờ tôi cười đây này.”

“Làm thế nào mà các diễn viên như cômới phút trước còn cười phút sau đãkhóc ngay được ạ?”

“Đó là phẩm chất của một nghệ sĩ lớn.Cậu có biết tại sao người ta gọi tôi là Nữhoàng Phim Bi kịch không?”

“Tại sao, thưa cô?”

Page 725: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Bởi vì trong phim tôi đóng, chưa baogiờ tôi phải sử dụng glycerine để làmmình chảy nước mắt. Tôi có thể rơi nướcmắt tùy ý.”

“Như vậy thì có gì ghê gớm chứ? Tôicũng chẳng bao giờ cần glycerine để làmmình chảy nước mắt,” tôi nói với cô hầugái khi Neelima đã ở ngoài tầm nghe.

Càng nhìn Neelima, tôi càng hiểu tại saocô lại được gọi là Nữ hoàng Phim Bikịch. Có một vẻ u sầu thầm kín vâyquanh cô. Thậm chí trong nụ cười của côtôi cũng dò ra dấu hiệu của nỗi buồn. Tôitò mò về quá khứ của cô, tự hỏi tại saocô chưa bao giờ kết hôn. Cô dường như

Page 726: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

không có bạn bè đích thực. Nhưng thithoảng cô ra khỏi nhà và đến khuya mớitrở về. Tôi tự hỏi không biết cô gặp gỡai. Tôi không cho rằng đó là bạn traihoặc một người tình bởi vì cô chưa baogiờ trở về với vẻ mặt rạng rỡ. Cô luônvề nhà với bộ dạng phờ phạc và chánnản rồi đi thẳng về phòng ngủ. Đây làmột bí ẩn mà tôi muốn khám phá tận gốcrễ.

Tôi cũng tò mò về nỗi ám ảnh của cô đốivới sắc đẹp. Sắc đẹp hình thể. Cô làngười xinh đẹp, vậy mà vẫn dành hànggiờ để trang điểm và chải chuốt trướcgương. Bàn trang điểm của cô la liệt cáclọ kem. Một hôm tôi thử đọc các nhãnmác của chúng. Có những lọ kem chống

Page 727: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nếp nhăn, kem làm tan mỡ thừa, mỹ phẩmchống lão hóa. Có kem làm sáng da, kemchống lão hóa chứa hydrat, kem dưỡngda ban đêm và các loại gel làm săn da.Phòng tắm của cô đầy chật những loạidầu tắm và xà bông có mùi rất lạ, nhữngcái mặt nạ được cho là giúp bạn trông trẻtrung. Trong tủ thuốc, thuốc của cô ấynhiều chẳng kém gì thuốc cho Maaji. Cónhững loại hoóc môn tăng trưởng và kemlàm cho ngực săn chắc, dược phẩm chứamelatonin và các loại dược phẩm chốngô xy hóa.

Cuối cùng, một hôm tôi nói với cô,“Thưa cô, nếu không phiền cô có thể chocháu hỏi, tại sao cô cần nhiều đồ trang

Page 728: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

điểm thế này ạ? Giờ cô có đi diễn nữađâu.”

Cô ấy nhìn vào mắt tôi. “Những ngườihoạt động trong ngành điện ảnh chúng tôiđã trở nên rất phù phiếm. Chúng tôi quennhìn thấy mình khi đã trang điểm đến nỗikhông đủ can đảm nhìn vào gương vàthấy khuôn mặt thật của mình. Hãy nhớ,đã là diễn viên thì cả đời là diễn viên.Phim có thể kết thúc, nhưng vai diễn vẫnphải tiếp tục.”

Tôi tự hỏi không biết cô nói điều này từtận tâm can hay chỉ nhắc lại lời thoạitrong bộ phim nào đó.

Page 729: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Hôm nay một điều thực sự tuyệt vời đãxảy ra. Maaji chết trong khi đang ngủ.Thọ tám mươi mốt tuổi.

Neelima khóc một chút, sau đó bắt tayvào thu xếp cho đám tang. Cứ như thểtoàn bộ ngành công nghiệp điện ảnh đềuđổ đến căn hộ của cô để chia buồn. Côngồi trên sofa trong phòng khách với vẻchịu đựng, quấn sari trắng và trang điểmqua loa. Tôi nhận ra nhiều người trongsố khách khứa. Có các nam nữ diễn viên,đạo diễn, nhà sản xuất, ca sĩ và nhạc sĩ.Phòng khách đông nghịt. Tôi nghển cổngó những ngôi sao nổi tiếng mà tôi đãngắm hình của họ trên tạp chí Starbustvà đã xem phim họ đóng trên màn ảnh.Tôi ước gì Salim có mặt ở đây cùng tôi.

Page 730: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Nhưng cậu ấy sẽ thất vọng. Bởi các vịkhách trông không giống những ngôi saoquyến rũ mà chúng tôi thấy trên màn ảnh.Họ không trang điểm và không mặcnhững bộ đồ hào nhoáng. Tất cả họ đềumặc đồ trắng toát và ai trông cũng lạnhlùng ủ rũ. Thậm chí cả những người nổitiếng với phim hài.

Tôi không biết Neelima cảm thấy thế nàotrước cái chết của mẹ cô ấy. Nhưng đốivới tôi, sự từ giã cõi đời của Maaji tựanhư trò giải trí thú vị sau một bộ phimđáng thất vọng.

Một tháng sau khi Maaji qua đời,Neelima đề nghị tôi làm người giúp việc

Page 731: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

sống ngay tại nhà cô. Cô biết Salim sốngvới tôi ở khu chawl, vậy nên cô tiếp tụctrả tiền thuê phòng cho Salim. Tôichuyển đến căn hộ của cô. Nhưng tôikhông được ở tại một trong bốn phòngngủ bỏ trống. Tôi được xếp vào phòng làủi.

Tôi để ý thấy sau cái chết của Maaji,Neelima bắt đầu ra ngoài thường xuyênhơn, nhiều lần còn không buồn về nhàbuổi tối. Tôi tin rằng cô đang hẹn hò vớiai đó. Có lẽ sẽ sớm có một cuộc hônnhân.

Tôi bị đánh thức bởi tiếng sột soạt từphòng khách vọng tới. Âm thanh đó

Page 732: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

không rõ lắm nhưng cũng đủ để khuấyđộng giấc ngủ của tôi. Tôi dụi mắt vànhìn chiếc đồng hồ báo thức bên cạnh.Đồng hồ chỉ hai giờ ba mươi sáng. Tôikhông biết Neelima làm gì mà giờ nàycòn đi lại trong căn hộ. Đột nhiên tôinhận ra có lẽ người tình của cô đến thămvà tôi trở nên phấn khích. Tôi nhón chânrời khỏi phòng tiến về phía phòng khách.

Phòng tối đen nhưng có một người đànông ở đó. Anh ta không giống một ngườitình. Anh ta đeo mặt nạ màu đen trùm kínđầu chỉ để hở hai con mắt. Tay trái anhta cầm một chiếc bao tải màu đen. Trongtay phải của anh ta là một chiếc đèn pinđang rọi vào cái đầu VCR. Anh ta nhanhchóng rút các dây cáp điện ra, nhấc cái

Page 733: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

VCR lên bỏ vào bao tải. Tôi biết anh takhông phải một người tình. Anh ta là têntrộm. Và tôi thét lên. Đó là một tiếng thétxé tai, tựa như một viên đạn phá vỡ sựtĩnh lặng của đêm. Nó đánh thứcNeelima Kumari, khiến cô vội chạy đếnphòng khách. Nó làm cho tên trộm hoàntoàn bối rối, buông rơi cả cái bao tải lẫnchiếc đèn pin và đưa hai tay bịt tai. Vànó làm vỡ bức tượng thủy tinh được đặtmột cách khéo léo trên mặt tủ ti vi.

“Có chuyện gì vậy?” Neelima hổn hểnhỏi. Cô bật đèn phòng khách lên. Rồi cônhìn thấy tên trộm và cũng bật ra mộttiếng thét. Đến lúc này thì tên trộm gầnnhư đã điếc đặc. Gã quỳ sụp xuống van

Page 734: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

xin chúng tôi. “Xin cô, tôi không phải kẻtrộm. Tôi chỉ đến xem nhà cô thôi.”

“Ram, mang điện thoại tới đây cho tôi.Tôi sẽ gọi cảnh sát ngay lập tức,”Neelima bảo tôi. Tôi nhanh nhẩu chạy đilấy cho cô chiếc điện thoại không dây.

Tên trộm lột mặt nạ ra. Gã là một ngườiđàn ông trẻ có chòm râu dê. “Xin cô, xinđừng gọi cảnh sát, tôi cầu xin cô. Tôikhông phải kẻ trộm. Tôi là sinh viên nămcuối tại trường St Xavier. Tôi là mộttrong những fan cuồng nhiệt nhất của cô.Tôi đến nhà cô chỉ để xem cô sống nhưthế nào thôi.”

Page 735: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Tôi nhận thấy Neelima rõ ràng dịu hẳn đikhi nghe nói đến người hâm mộ. “Đừngnghe gã, thưa cô,” tôi cảnh báo cô. “Gãlà một tên trộm. Nếu là người hâm mộ thìtại sao gã lại lấy chiếc VCR của chúngta?”

“Tôi sẽ nói cho cô biết tại sao,Neelimaji ạ. Tôi đã mua mọi cuốn băngghi những bộ phim có cô thủ vai. 114cuốn cả thảy. Ngày nào tôi cũng xem ítnhất một bộ phim của cô. Do bị sử dụngnhiều, chiếc VCR của tôi thành ra trụctrặc. Tôi phải đem nó đi sửa. Nhưng tôikhông thể chịu đựng nổi một ngày trôiqua mà không xem bộ phim nào của cô.Vậy nên tôi nghĩ tôi sẽ lấy một trongnhững đầu VCR của cô. Xem phim bằng

Page 736: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

cái VCR của cô sẽ làm cho trải nghiệmtrở nên đáng nhớ hơn nhiều. Tôi định khinào đầu VCR của tôi sửa xong, tôi sẽđem trả lại cái của cô. Xin hãy tin tôi,thưa cô. Tôi xin lấy người cha đã khuấtcủa tôi ra mà thề rằng tôi không hề nóidối.”

“Tất cả đều là dối trá, thưa cô,” tôi kêulên. “Cô nên gọi cảnh sát.”

“Không, Ram,” Neelima nói. “Trướctiên hãy để tôi kiểm tra xem có đúngngười này đã nói thật hay không. Nếu đãxem tất cả 114 bộ phim của tôi thì anh tacó thể trả lời được một số câu hỏi. OK,anh này, hãy nói cho tôi biết tôi đã đóng

Page 737: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

vai một cô gái nông thôn tên là Chandnitrong phim nào?”

“Làm sao tôi có thể quên bộ phim đóđược chứ, Neelima? Đó là một trongnhững bộ phim yêu thích của tôi. Đó làphim Về làng, đúng không?”

“Đúng. Nhưng câu hỏi đó quá dễ. Hãycho tôi biết tôi đã nhận được giải thưởngFilmfare vào năm 1982 cho bộ phimnào?”

“Câu đó thậm chí còn dễ hơn. Cho phimĐêm tối, tất nhiên.”

Page 738: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Chao ôi, anh nói đúng. OK, hãy cho tôibiết tôi đã diễn cùng Manoj Kumar trongbộ phim nào?”

“Đó là một bộ phim ái quốc, phim Tiếnggọi của tổ quốc.”

“Ồ, anh cũng xem cả phim đó cơ à?”

“Neelima, tôi đã nói với cô rồi, tôi làfan đương thời cuồng nhiệt nhất của cô.Hãy cho tôi biết, tại sao cô lại đồng ýnhận vai diễn rẻ tiền trong phim Tìnhyêu vĩnh cửu? Tôi luôn nghĩ đạo diễn đãsử dụng cô không đúng mức.”

Page 739: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Anh hỏi về phim Tình yêu vĩnh cửu quảlà đáng ngạc nhiên. Tôi cũng cảm thấyđáng lẽ mình không nên đóng vai đó. Tấtcả sự ngợi khen trước thành công của bộphim đó đều dồn về Sharmila, còn tôi thìbị đối xử bất công.”

“Nhưng cô thật tuyệt vời trong Mưa ởBombay. Tôi nghĩ cảnh độc thoại mà côthể hiện ở ngôi đền sau khi cha cô chết làcảnh đáng nhớ nhất phim. Cô đáng raphải được nhận giải Filmfare cho bộphim đó, nhưng thay vào đấy cô lại đượcnhận giải thưởng này cho phim Đàn bà.”

“Đúng vậy. Nếu phải lựa chọn giữa Đànbà và Mưa ở Bombay thì tôi sẽ chọn bộ

Page 740: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

phim thứ hai. Tôi phải nói rằng anh biếtrất nhiều về các bộ phim của tôi. Tên anhlà gì?”

“Tên tôi là Ranjeet Mistry. Tôi hai mươibốn tuổi. Tôi luôn muốn hỏi cô vềMumtaz Mahal, bộ phim mà tôi cho làhay nhất từ trước đến giờ. Về cảnh sinhnở, khi cô đang hấp hối còn ông Dileep,người đóng vai vua, ngồi bên giường cô,cô đã yêu cầu ông ấy hứa với cô mộtđiều, rồi cô tháo chiếc vòng đeo tay bằngvàng của cô ra - nhưng cô không đưa nócho ông ấy. Tại sao cô làm thế?”

“Thật đáng ngạc nhiên. Anh đã chú ý đếnnhững chi tiết nhỏ nhất của bộ phim đó.

Page 741: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Tôi sẽ nói cho anh biết câu trả lời.Nhưng sao anh lại ngồi dưới đất nhỉ? Lạiđây, ngồi trên cái sofa này đi. Còn Ramkìa, cậu cầm điện thoại đứng đó làm gìhả? Cậu không thấy nhà chúng ta cókhách sao? Đi lấy hai tách trà và một ítbánh quy đi. Để tôi kể cho cậu nghe, khiMumtaz Mahal được quan niệm...”

Lúc tôi quay lại với hai tách trà,Neelima và tên trộm đang cười đùa vớinhau như hai người bạn lâu ngày gặp lại.Tôi lắc đầu hoài nghi. Người đàn ôngnày đến lấy trộm đồ của cô, ấy vậy màchỉ vì gã đã xem một vài bộ phim của cômà cô mời gã ăn bánh quy và uống trà.

Page 742: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Những gì bắt đầu là một phim hồi hộp lykỳ lại hóa ra là một phim gia đình.

Một tối cô gọi tôi. “Ram, ngày mai tôimuốn cậu chuyển ra khu chawl. Chỉ mộtngày thôi. Tôi cần chút riêng tư trongnhà.”

“Nhưng tại sao, thưa cô?”

“Đừng hỏi,” cô ấy nói bằng giọng cáugắt. “Cứ làm như tôi bảo.”

Trong ba tháng tiếp theo cô ra lệnh chotôi như thế ba lần. Tôi biết trong lúc tôi

Page 743: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

không có mặt, cô tiếp người tình của côtại nhà và không muốn tôi biết. Vậy nênlần tiếp theo khi cô bảo tôi ở lạiGhatkopar hôm sau hãy về, tôi khônghoàn toàn tuân lệnh cô. Tối tôi đếnGhatkopar, nhưng thay vì về nhà vào bảygiờ sáng hôm sau, tôi trở về lúc năm giờvà lượn lờ bên ngoài căn hộ. Quả đúngnhư dự đoán, sáu giờ sáng cánh cửa bậtmở và một người đàn ông bước ra. Anhta cao, khuôn mặt có vẻ tử tế, nhưng đôimắt đỏ ngầu và mái tóc bù xù làm hỏnghết cả diện mạo của anh ta. Anh ta mặcquần bò màu xanh da trời và áo sơ mitrắng. Anh ta cầm một xấp tiền và mộtđiếu thuốc đang cháy trong tay trái, xoayxoay chùm chìa khóa xe giữa các ngóntay. Anh ta trông có vẻ quen quen nhưng

Page 744: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

tôi không thể nhớ nổi anh ta là ai. Anh tathậm chí không liếc nhìn tôi lấy một lầntrước khi bước xuống cầu thang dẫn tớitầng một. Chờ đến bảy giờ sáng tôi mớivào nhà.

Tôi trải qua cú sốc đầu tiên khi nhìn thấytình trạng phòng khách. Mẩu thuốc lá vàtàn thuốc rong rắc khắp nơi. Một cái lyúp nằm ở giữa bàn cạnh một chai whiskyrỗng không. Đậu phộng rơi vãi khắp mặtthảm. Mùi rượu nồng nặc khắp phòng.

Cú sốc thứ hai xảy ra khi tôi nhìn thấyNeelima Kumari. Cô bị bầm tím khắpmặt và một bên mắt thâm đen. “Trời ơi,thưa cô, chuyện gì xảy ra với cô thế

Page 745: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

này?” tôi kêu lên.

“Không có chuyện gì đâu, Ram. Tôi bịtrượt khỏi giường và bị thương. Khôngcó gì đáng lo đâu.”

Tôi biết cô ấy nói dối. Người đàn ôngtôi nhìn thấy đi ra khỏi căn hộ đã làmchuyện này với cô. Và đổi lại, cô đã chohắn ta thuốc lá, whisky và tiền. Tôi cảmthấy đau đớn và giận dữ, cảm thấy mìnhbất lực không thể bảo vệ cho cô.

Từ hôm đó một sự thay đổi khó nhận thấyđã xảy ra với Neelima. Cô trở nên nhútnhát và sống thu mình. Tôi nghĩ cô bắt

Page 746: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đầu uống whisky bởi tôi thường ngửithấy mùi rượu trong hơi thở của cô.

Một buổi sáng tôi lại thấy một bên mắtcô thâm đen và trên cánh tay có một vếtbỏng thuốc lá. Tôi không chịu nổi nữa.“Thưa cô, nhìn thấy cô trong tình trạngnày cháu cảm thấy rất buồn. Ai làmchuyện này với cô?” tôi hỏi cô.

Cô có thể đã nói, “không phải việc củacậu,” nhưng sáng hôm đó cô rất trầmngâm. “Cậu biết đấy, Ram, có người nóirằng thà yêu để rồi mất mát còn hơnchẳng bao giờ yêu. Nhiều lần tôi tự hỏikhông biết có đúng như vậy hay không.Tôi cũng đã yêu. Tôi không biết mình đã

Page 747: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

mất mát hay chưa, nhưng tôi đã phải nhậnrất nhiều đau khổ. Có một người đàn ôngtrong đời tôi. Có lúc tôi nghĩ anh ấy yêutôi. Có lúc tôi nghĩ anh ấy căm ghét tôi.Anh ấy tra tấn tôi một cách từ từ, từng títừng tí một.”

“Vậy tại sao cô không bỏ anh ta?” tôikêu lên.

“Không đơn giản như vậy đâu. Thậm chítrong đau khổ cũng có thú vị. Một cảmgiác đê mê ngọt ngào. Thỉnh thoảng tôicảm thấy nếu đau khổ có thể ngọt ngàođến thế, thì cái chết sẽ thú vị biết nhườngnào. Khi anh ấy tra tấn tôi bằng mẩuthuốc lá hút dở, tôi không muốn thét lên.

Page 748: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Tôi muốn đọc những lời thoại đáng nhớtrong phim Đàn bà. Cảnh cái chết. ‘Ôicuộc sống, người hay thay đổi làm sao.Chính cái chết mới là người tình đíchthực của ta, người bạn chung thủy của ta.Hãy đến đây, hỡi cái chết, hãy ôm tatrong tay người, hãy thầm thì vào tai tathứ âm thanh ngọt ngào của sự im lặng,và hãy đưa ta tới xứ sở của tình yêu vĩnhcửu.’ ”

“Nhưng đó chỉ là phim thôi, thưa cô,” tôicầu xin cô.

“Suỵt! Cậu đã quên những gì tôi từng nói,rằng đã là diễn viên thì cả đời là diễnviên sao? Chớ quên rằng tôi sẽ mãi mãi

Page 749: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

được biết đến như Nữ hoàng Phim Bikịch. Và tôi không trở thành nữ hoàngphim bi chỉ nhờ đọc lên những lời thoạimà biên kịch giao cho. Tôi sống cuộcđời các nhân vật của mình. Ghalib khôngtrở thành nhà thơ bi kịch vĩ đại chỉ nhờviết được mấy dòng trong một cuốn sách.Không. Ta phải cảm giác được nỗi đau,phải trải nghiệm nó, phải sống với nótrong cuộc sống hàng ngày thì ta mới cóthể trở thành một nữ hoàng bi kịch.”

“Nếu đây là tiêu chuẩn thì cháu có thểtrở thành vua bi kịch ư?” Tôi hỏi, trònxoe đôi mắt ngây thơ của một đứa trẻmười hai tuổi.

Page 750: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Cô không trả lời.

Neelima đang trả lời phỏng vấn củaphóng viên tạp chí Starburst trong phòngkhách. Tôi mang vào một khay gulabjamuns và bánh gối.

“OK, Neelima, chúng ta đã nói về quákhứ, giờ hãy quay về hiện tại. Tại saochị lại từ bỏ nghiệp diễn?” Tôi chăm chútheo dõi trong khi cô phóng viên mân mêchiếc máy ghi âm. Cô ấy còn khá trẻ,xinh đẹp rạng rỡ với nước da trắng trẻovà mái tóc đen dài chấm vai. Cô ấy mặcmột chiếc quần đen lịch sự cùng áo kurtiin hoa và đi giày mềm cao gót màu đen.

Page 751: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Bởi vì họ không còn sản xuất những bộphim như trước kia nữa. Niềm đam mê,sự tận tụy đã biến mất rồi. Diễn viênngày nay không khác gì những sản phẩmđược sản xuất theo dây chuyền, ngườinày giống y hệt người khác, nói lời thoạinhư những con vẹt. Không có chiều sâu.Mỗi lần chúng tôi chỉ làm một bộ phim.Giờ tôi thấy các diễn viên chạy sô ba bộphim một ngày. Thật nực cười.” Neelimadùng tay ra dấu.

“Ồ, xin thứ lỗi cho tôi, nhưng tôi nghenói một phần lý do khiến chị bỏ diễn làbởi chị không được mời đóng vai nào.”

Sự tức giận bừng bừng trên mặt cô. “Ai

Page 752: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nói với cô điều đó? Dối trá hoàn toàn.Tôi đã được mời đóng một số vai, nhưngtôi từ chối. Những vai đó không đủthuyết phục. Và những bộ phim đó khônghướng vào diễn viên nữ chính.”

“Chị muốn nói rằng chị không được mờiđóng vai chính nữa mà chỉ là những vaibà chị hoặc bà cô già.”

“Sao cô dám xem thường tôi và côngviệc của tôi hả? Tôi phải nói rằng ngàynay đến phóng viên cũng đánh mất sựlịch thiệp rồi. Cô không thấy giải thưởngvà những chiếc cúp xếp hàng trên giá kiasao? Cô nghĩ tôi không diễn mà giànhđược những giải thưởng đó chắc? Cô

Page 753: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nghĩ tôi có được biệt hiệu Nữ hoàngPhim Bi kịch chỉ nhờ hát quanh nhữngcái cây giống như các diễn viên chínhhạng xoàng ngày nay, những người trôngkhông khác gì vai phụ được tô điểmsao?”

“Nhưng... nhưng chúng ta đâu có nói vềsự nghiệp quá khứ của chị...”

“Tôi biết chính xác cô đang nói về điềugì. Mời cô ra khỏi đây ngay lập tức.Ram, dẫn quý cô này ra ngoài và đừngbao giờ mở cửa cho cô ta vào nhà nữa.”Cô ấy đứng dậy và đùng đùng bỏ ra khỏiphòng. Tôi tiễn cô phóng viên đang bốirối ra cửa.

Page 754: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Tôi không tài nào xác định được đây làphim hài, phim tâm lý hay phim bi.

Trong căn hộ của Neelima có nhiều bứcảnh được đóng khung. Nhưng tất cả đềulà ảnh chụp cô. Neelima đang nhận giảithưởng nào đó, Neelima đang cắt băngkhánh thành, Neelima đang theo dõi mộttiết mục biểu diễn, Neelima đang traogiải thưởng. Không có ảnh bất kỳ ngôisao điện ảnh nào khác, trừ hai bức đượcđóng khung trong phòng ngủ của cô. Đólà ảnh chụp hai phụ nữ xinh đẹp, một làngười da trắng, một là người Ấn Độ.

“Những phụ nữ này là ai ạ?” một hôm tôihỏi cô.

Page 755: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Người ở bên trái là Marilyn Monroecòn người ở bên phải là Madhubala.”

“Họ là ai ạ?”

“Cả hai đều là những nữ diễn viên nổitiếng đã qua đời khi còn trẻ.”

“Tại sao cô giữ ảnh của họ?”

“Bởi vì tôi cũng muốn chết trẻ. Tôikhông muốn chết trong vẻ già cỗi tiềutụy. Cậu đã nhìn thấy ảnh Shakeela trêntờ Film Digest tuần này chưa? Bà ấy làmột diễn viên điện ảnh nổi tiếng vào

Page 756: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

những năm năm mươi và giờ chắc phảichín mươi tuổi rồi. Trông bà ấy mới giàvà khô héo làm sao. Và đó chính là hìnhảnh mà mọi người sẽ nhớ về bà ấy saukhi bà ấy chết. Già, nhăn nheo và tiềutụy. Nhưng mọi người sẽ luôn nhớ đếnMarilyn Monroe và Madhubala với vẻtrẻ trung bởi vì họ chết trẻ. Hình ảnhcuối cùng mà mọi người lưu giữ về tachính là hình ảnh khi ta chết. Giống nhưMadhubala, tôi muốn để lại phía sau mộthình ảnh của sắc đẹp và sự trẻ trungnguyên vẹn, của sự duyên dáng và quyếnrũ vĩnh cửu. Tôi không muốn chết khichín mươi tuổi. Nhiều lúc tôi ước giánhư tôi có thể dừng tất cả những chiếcđồng hồ trên thế giới này lại, đập vỡ mọichiếc gương và làm đóng băng khuôn mặt

Page 757: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

trẻ trung của mình đúng lúc.”

Một nỗi buồn lạ lùng lan tỏa khắp ngườitôi khi tôi nghe những lời này. Ở một gócđộ nào đó, Neelima là một người mồcôi, giống như tôi. Nhưng không giốngtôi, cô có một gia đình lớn - người hâmmộ của cô, các nhà sản xuất và các đạodiễn. Và cô sẵn sàng hy sinh tất cả vì lợiích của họ. Để họ có thể mãi mãi nhớ côlà một phụ nữ trẻ trung.

Lần đầu tiên tôi cảm thấy may mắn vìmình không phải ngôi sao điện ảnh.

Một nhà sản xuất phim nổi tiếng sẽ đến

Page 758: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nhà cô. Neelima rất phấn khởi. Cô tinrằng ông ta sẽ mời cô đóng phim và mộtlần nữa cô sẽ lại được đứng trước máyquay. Cô dành cả ngày để trang điểm vàthử những bộ đồ khác nhau.

Nhà sản xuất đến vào buổi tối. Ông tathấp, hói đầu và bụng phệ. Tôi được saimang gulab jamuns, bánh gối và nướcgiải khát vào.

“... một vai tuyệt vời dành cho cô,Neelima ạ,” nhà sản xuất nói. “Tôi luônlà một trong những người hâm mộ cuồngnhiệt nhất của cô. Tôi đã xem phim Đànbà mười lăm lần. Cái cảnh chết đó. Ôi,chao ôi, xem cảnh ấy tôi có thể chết đi

Page 759: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

được. Đó là lý do tôi quyết tâm kéo côra khỏi cuộc sống ẩn dật. Bộ phim này,bộ phim mà tôi đã lôi kéo được một đạodiễn hàng đầu tham gia, là một bộ phimlấy phụ nữ làm trung tâm. Tôi mời côđóng một vai tuyệt vời.”

“Ông đã ký hợp đồng với đạo diễn nào?”

“Đó là Chimpu Dhawan.”

“Nhưng chẳng phải ông ta là đạo diễnphim hài sao?”

“Vậy thì đã sao? Dù gì đi nữa, trong

Page 760: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

phim này sẽ có những tình huống hàihước. Các vai chính tôi đã ký vớiShahrukh Khan và Tabu rồi.”

“Tôi không hiểu. Ông đã ký hợp đồngvới một vai nữ chính rồi. Vậy ông sẽ cóhai vai nữ chính ư?”

“Không, không phải thế.”

“Vậy Tabu sẽ đóng vai nào?”

“Cô ấy là diễn viên chính.”

“Vậy ông mời tôi đóng vai gì?”

Page 761: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Ồ, cô không hiểu ư? Tôi mời cô đóngvai mẹ của Shahrukh Khan.”

Cô lập tức tống khứ nhà sản xuất đó rakhỏi nhà mình.

Nhà sản xuất rời khỏi nhà, sùi bọt mép.“Đồ chó cái hư hỏng, mụ ta nghĩ gì chứ?Mụ vẫn mơ tưởng đến vai nữ chính cơđấy. Mụ ta không soi gương sao? Mìnhkhông phân cho mụ vai bà nội là còn mayđấy. Hừm!”

Tôi nghĩ đây là một cảnh hài khá hay.

Page 762: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Người tình của cô lại tới. Nhưng lần nàymọi chuyện trở nên nghiêm trọng hơn. Cônằm trên giường với một vết cắt sâu phíatrên lông mày bên trái và má cô sưng vù.Cô nói năng rất khó khăn.

“Chúng ta phải gọi cảnh sát, thưa cô, đểhọ bắt kẻ đáng ghét đó,” tôi giục cô trongkhi bôi thuốc mỡ sát trùng vào vếtthương cho cô.

“Không, Ram ạ. Tôi sẽ ổn thôi.”

“Ít nhất cô hãy cho cháu biết tên kẻ đó.”

Page 763: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Cô cười khàn khàn. “Làm thế thì ích gìchứ? Đừng lo, người đàn ông đó sẽkhông bao giờ đến đây nữa. Cuối cùngtôi cũng đã chia tay anh ta. Đó là lý doanh ta làm chuyện này với tôi. Nếu anh taquay lại, tôi sẽ phỉ nhổ vào mặt anh ta.”

“Và cô sẽ âm thầm chịu đựng bao lâunữa? Hãy nhìn xem hắn đã làm gì vớikhuôn mặt của cô.”

“Định mệnh của một người đàn bà làphải âm thầm chịu đựng. Và những gì anhta đã làm với khuôn mặt của tôi chẳngthấm vào đâu so với những gì anh ta làmvới phần còn lại của cơ thể tôi. Cậu cóthực sự muốn thấy không? Vậy thì nhìn

Page 764: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đây.” Cô cởi cúc áo và tháo khuy áongực ra. Lần đầu tiên trong đời tôi nhìnthấy cặp vú trần của một phụ nữ. Cặp vúto, khẽ rung rung, thõng xuống như vúcủa một con bò cái. Tôi sửng sốt lùi lạikhi nhìn thấy những vết bỏng do điếuthuốc lá gây lên trên khắp khuôn ngực cô,trông như những hố bom đen ngòm trênda thịt trắng trẻo mịn màng của cô. Tôiòa khóc.

Cô cũng khóc. “Tôi không muốn sốngvới một cái mặt nạ nữa. Tôi đã dùng đủcác các loại mặt nạ, đủ các kiểu hỗ trợsắc đẹp rồi. Tôi muốn trở thành mộtngười phụ nữ đích thực dù chỉ một lầntrong đời. Hãy lại đây với ta, con trai,”cô nói và kéo mặt tôi vào ngực cô.

Page 765: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Tôi không biết Neelima Kumari nghĩ gìkhi cô kéo tôi vào lòng mình. Không biếtcô xem tôi như con trai hay như ngườitình, không biết cô làm thế để quên đi nỗiđau hay đơn giản chỉ để kiếm chút cảmgiác sung sướng rẻ tiền. Nhưng khi tôigục mặt vào giữa hai bầu vú của cô, mọinhận thức về thế giới bên ngoài ngừng lạitrong trí óc tôi và lần đầu tiên tôi cảmthấy như thể mình không còn là một đứatrẻ mồ côi nữa. Rằng tôi đã có một ngườimẹ thực sự, một người mẹ mà tôi có thểnhìn thấy khuôn mặt, có thể chạm vào dathịt. Và vị nước mắt mằn mặn của tôi hòatrộn với mồ hôi và mùi da thịt của côtrong cái trải nghiệm cảm động nhất của

Page 766: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

cuộc đời mười ba năm của tôi. Mọi đauđớn và khổ cực, mọi sự xúc phạm vànhục nhã mà tôi đã chịu đựng trong từngấy năm bỗng tan đi trong khoảnh khắc đó.Tôi muốn dừng tất cả những chiếc đồnghồ trên thế giới này lại và muốn đóngbăng khoảnh khắc đó mãi mãi. Vì mặcdầu quá ngắn ngủi nhưng ngay cả trongkhoảng thời gian ngắn ngủi đó nó đã tạora một cảm giác chân thực mà không sựdiễn xuất nào có thể mong tái tạo được.

Đó là lý do tôi không cố định nghĩa phầnnày là một phim tâm lý, phim hồi hộp lykỳ hay phim bi. Nó vượt trên tất cả vàtrên bất kỳ thể loại nào.

Page 767: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Neelima và tôi không bao giờ nhắc lạicái buổi sáng ấy. Sau đó những chuyệntừng xảy ra không bao giờ còn xảy ranữa. Nhưng cả hai chúng tôi sống vớinhận thức rằng cuộc sống của chúng tôiđã biến đổi một cách không thể nào kéolại được.

Cô muốn bỏ cái mặt nạ của mình nhưngkhông đủ sức mạnh tinh thần làm nhưvậy. Và cô không chịu tiếp nhận sự giúpđỡ của tôi. Định mệnh không thể tránhkhỏi của một nữ hoàng phim bi kịch túmchặt lấy cô với một sự thúc bách đãđược làm mới lại. Cô trở nên chán nảnhơn. Cô uống rượu nhiều đến mức hầunhư không còn ý thức được về thế giớixung quanh nữa. Cô sa thải người hầu gái

Page 768: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

và người đầu bếp. Tôi là người giúpviệc duy nhất còn lại trong căn hộ. Vàrồi cô chuẩn bị cho vai diễn lớn nhấtcuộc đời mình.

Neelima Kumari bảo tôi xếp tất cả nhữngcuốn tạp chí điện ảnh có ảnh của côthành một đống gọn ghẽ. Cô tự sắp xếpmọi chiếc cúp và giải thưởng của mình,đặt những chiếc cúp bạch kim ở phíatrước, tiếp đến là cúp vàng và cúp bạc.Cô vận tấm sari đắt tiền nhất và đeonhững đồ trang sức đẹp nhất của mình.Cô dành ba tiếng đồng hồ trước gươngđể làm cho khuôn mặt trông đẹp nhất từtrước đến nay. Sau đó, cô đổ tất cả mỹphẩm vào toilet. Cô tới tủ thuốc ném hết

Page 769: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

dược phẩm hỗ trợ sắc đẹp đi. Sau đó cômở một cái lọ chứa những viên thuốcgiảm đau mà bác sĩ đã kê cho mẹ cô. Tôikhông biết cô đã nuốt bao nhiêu viêntrong số thuốc ấy.

Cuối cùng cô vào phòng ngủ, tra cuốnbăng phim Mumtaz Mahal vào đầuVCR. Cô ngồi xuống giường và nhấn nút“Play” trên chiếc điều khiển từ xa. Bộphim bắt đầu chạy trên màn hình ti vi. Côbảo tôi ra chợ mua rau và ngồi đó đợi.

Tối hôm đó khi đi chợ về, tôi nhìn thấycô trông hệt như một nàng dâu mới xinhđẹp đang nằm ngủ trên giường. Nhưngkhông cần chạm vào làn da lạnh ngắt của

Page 770: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

cô tôi cũng biết cô đã chết. Trong tay côcầm một chiếc cúp. Trên chiếc cúp cóghi, “Giải thưởng Quốc gia dành cho Nữdiễn viên xuất sắc nhất. Trao tặngNeelima Kumari cho vai diễn của côtrong phim Mumtaz Mahal, 1985.”

Những gì tôi thấy trước mắt chỉ có thểđược miêu tả là đoạn cao trào của mộtbộ phim tâm lý.

Tôi nhìn cái xác của Neelima Kumari màkhông biết phải làm gì. Điều duy nhất tôichắc chắn là tôi sẽ không gọi cảnh sát.Họ hoàn toàn có khả năng quy tráchnhiệm cho tôi và bắt tôi vì tội giết người.Vậy nên tôi làm điều duy nhất hợp logic.

Page 771: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Tôi bỏ chạy tới khu chawl ở Ghatkopar.

“Sao cậu lại tới đây?” Salim hỏi tôi.

“Tớ cũng bị cô chủ đuổi việc rồi, giốngnhư chị hầu gái và người đầu bếp.”

“Chúng mình sẽ làm gì bây giờ? Làm thếnào chúng mình trả tiền phòng ở khuchawl này được đây?”

“Đừng lo, cô ấy đã trả tiền thuê phòngcho hai tháng tới rồi. Cho tới lúc đó chắcchắn tớ sẽ tìm được việc làm mới.”

Page 772: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Mỗi ngày sống ở khu chawl tôi đều lo sợmột chiếc xe jeep gắn đèn đỏ nhấp nháysẽ đến bắt mình đi, nhưng chẳng có gìxảy ra cả. Trên báo cũng không có tin tứcgì về cái chết của Neelima Kumari.Trong thời gian đó, tôi tìm được việclàm ở xưởng đúc.

Một tháng sau người ta phát hiện ra thithể của cô, và chỉ phát hiện ra bởi mộtngười hàng xóm phàn nàn về mùi khóchịu. Vậy là họ phá cửa và vào nhà. Họkhông tìm thấy gì ở phòng khách và bốnphòng ngủ đầu tiên. Sau đó họ phát hiệnra một xác chết đang thối rữa ở phòngngủ chính. Tấm sari trông còn mới,những đồ trang sức lấp lánh, nhưngkhuôn mặt và thân hình của người chết thì

Page 773: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đã biến dạng đến mức không thể nhậndạng được. Họ đeo mặt nạ trắng rồimang cái xác ấy đi khỏi đó và ném chiếccúp vào thùng rác. Họ xác nhận đượcnhân dạng của cô nhờ các dấu tích vềrăng. Và khi phát hiện ra cô là ai họ côngbố bức ảnh chụp thi thể thối rữa của côtrên trang nhất tất cả các báo. “NeelimaKumari, Nữ hoàng Phim Bi kịch nổitiếng trong quá khứ, đã tự vẫn. Cô bốnmươi tư tuổi. Thi thể đã bị biến dạngnghiêm trọng của cô được phát hiện tạinhà riêng một tháng sau khi chết.”

Giờ tôi gọi sự việc này là một bi kịchthực sự.

Page 774: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Smita bật ra một tiếng thở dài. “Khôngcó gì đáng ngạc nhiên khi các ngôi saođiện ảnh đều loạn thần kinh! Cậu biếtkhông, tôi đã xem Mumtaz Mahal vàcũng luôn muốn biết bí ẩn đằng sau chiếcvòng đeo tay bằng vàng. Tôi không biếtNeelima Kumari đã kể gì với tên trộm.”

“Thật không may, điều đó sẽ vẫn là mộtbí ẩn. Giờ chúng ta sẽ nói về NeelimaKumari hay tôi sẽ kể cho cô nghe điều gìxảy ra tiếp theo trong chương trình tròchơi truyền hình đó?”

Với vẻ miễn cưỡng, Smita nhấn nút“Play”.

Page 775: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Trong trường quay có tiếng xôn xaohuyên náo. Chúng tôi đang ở giữa giờgiải lao dài. Nhà sản xuất chương trình,một người đàn ông cao ráo có mái tócdài giống như đàn bà - hoặc một ngôi saonhạc rock - đang bận hội ý với PremKumar ở một góc. Sau khi ông ta rời đi,Prem Kumar ra hiệu cho tôi lại gần.

“Này, Thomas,” Prem Kumar nói vớitôi, “cậu đã chơi tốt một cách kỳ lạ trongchương trình này. Cậu đang có một triệurupi vốn liếng. Hãy nói cho tôi biết, cậuđịnh làm gì bây giờ?”

“Ông muốn nói gì?”

Page 776: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Tôi muốn hỏi, cậu dừng lại tại đây haysẽ chơi để giành giải thưởng một tỷ rupi?Hãy nhớ, giờ sẽ là Chơi hoặc Trả tiền.”

“Ồ, vậy thì, tôi sẽ dừng lại. Tôi đã gặpmay cho đến thời điểm này. nhưng maymắn của tôi có lẽ cạn hết rồi.”

“Như thế thật đáng tiếc, Thomas ạ.Chúng tôi nghĩ nếu cậu tiếp tục chiếnthắng trong trò chơi này, cậu có thể trởthành hình mẫu tiêu biểu nhất cho giới trẻcủa nước ta. Vậy nên chúng tôi, nhữngngười làm chương trình ALTP, quyếtđịnh tạo điều kiện cho cậu giành chiếnthắng. Cậu nhớ tôi đã giúp cậu giànhchiến thắng trong câu hỏi thứ hai như thế

Page 777: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nào chứ? Nếu lúc đó tôi không đổi câuhỏi cho cậu thì cậu đã ra về mà không cóxu nào trong túi rồi. Trong ba câu hỏitiếp theo tôi muốn làm điều tương tựgiúp cậu. Tôi hứa với cậu, nếu cậu đồngý tiếp tục vòng chơi Chơi hoặc Trả tiềnthì chúng tôi sẽ giúp cậu thắng, bởi vìchúng tôi muốn cậu thắng. Đó là điềutuyệt vời nhất từng xảy ra trong chươngtrình của chúng tôi.”

“Ông có trong đầu loại câu hỏi nào?”

“Điều đó không thực sự quan trọng, bởivì chúng tôi sẽ bí mật cho cậu biết trướccâu trả lời. Nếu cậu đã có thể tin cậy tôitrong câu hỏi thứ hai, thì tôi chắc chắn

Page 778: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

cậu sẽ có thể tin cậy tôi trong câu hỏi sốmười, số mười một, mười hai. Vậychúng ta thỏa thuận nhé?”

“Được rồi, nếu ông đảm bảo cho chiếnthắng của tôi thì tôi khó lòng mà từ chối.Vậy hãy nói cho tôi biết, câu hỏi tiếptheo là gì?”

“Tốt lắm.” Prem Kumar vỗ tay. “Billy,”anh ta nói với nhà sản xuất, “AnhThomas đã đồng ý tiếp tục vòng chơiChơi hoặc Trả tiền.” Anh ta quay sangtôi thì thầm, “OK, để tôi nói cho cậu biếtcâu hỏi tiếp theo. Tôi sẽ hỏi cậu, ‘Chiềudài của eo biển Palk nằm giữa Ấn Độ vàSri Lanka là bao nhiêu? Các sự lựa chọn

Page 779: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

là a) 64 km, b) 94 km, c) 137 km và d)209 km?’ Câu trả lời đúng là c)137 km.Cậu hiểu chưa?”

“Rồi. Nhưng làm sao tôi có thể chắcchắn đó là câu trả lời đúng?”

“Ái chà, cậu không tin tưởng chúng tôisao, Thomas? Ồ, tôi không trách cậu đâu.Suy cho cùng, ở đây chúng ta đang nóitới một tỷ rupi. Vậy tôi sẽ chứng minhcho cậu thấy. Đây, hãy nhìn vào cuốnsách này. Tôi chắc cậu có thể đọc cáccon số.” Anh ta lấy ra một cuốn sổ cóhàng trang hàng trang câu hỏi và câu trảlời, giống như một cuốn sách đố vui. Anhta gõ gõ ngón tay vào một câu hỏi. Đó

Page 780: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chính là câu anh ta đã hỏi tôi. Và nó cócâu trả lời tương tự: 137 km.

“Giờ thì cậu yên tâm là tôi sẽ không lừacậu chứ?”

Tôi gật đầu.

“OK. Cậu nên trở về chỗ ngồi của mìnhđi và tôi sẽ ra với cậu ngay.”

Nhạc hiệu nổi lên và bảng hiệu củatrường quay hiện lên hai chữ “Vỗ tay”.Prem Kumar nói với khán giả. “Thưa cácquý bà quý ông, chúng ta đang ở một

Page 781: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

điểm mốc lịch sử trong chương trình này.Chúng ta có một người chơi đã đạt đếncon số kỳ diệu một triệu rupi. Giờ anh ấyphải quyết định tiếp tục tranh đua chogiải thưởng cao nhất hay dừng cuộc chơi.Giờ phút quyết định đầy thử thách đãđến, anh Thomas ạ. Quyết định của anhlà gì? Anh sẽ chơi để chiến thắng hay sẽbỏ cuộc? Dẫu vậy, anh hãy nhớ rằng nếuchơi tiếp, anh sẽ đối mặt với rủi ro mấttất cả số tiền anh giành được cho đếnthời điểm này. Vậy anh nói gì nào?” Anhta nở nụ cười trấn an tôi.

“Tôi sẽ chơi,” tôi nói khẽ.

“Xin lỗi, gì cơ?” Prem Kumar nói. “Anh

Page 782: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

có thể nói to hơn một chút được không?”

“Tôi sẽ chơi,” tôi nói to và tự tin.

Một số khán giả há hốc miệng vì kinhngạc. Một số người thốt lên, “Ôi, chaoôi!” Một số khác nói, “Đúng là gã ngu!”

“Đây là quyết định cuối cùng không thayđổi của anh ư?” Prem Kumar nói. Anh talại cười với tôi.

“Đúng,” tôi nói.

“Vậy thì, thưa các quý bà quý ông, chúng

Page 783: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

ta đã làm nên lịch sử,” Prem Kumar hớnhở. “Chúng ta có ở đây một người chơisẵn sàng bất chấp rủi ro. Trước đâychúng ta từng có một người chơi bấtchấp rủi ro - và đã mất tất cả. Hôm naychúng ta sẽ xem xem liệu anh Thomas cólập nên lịch sử bằng cách trở thànhngười chiến thắng giải thưởng lớn nhấttrong lịch sử hay không. OK, vậy chúngta đã sẵn sàng cho ba câu hỏi cuối cùngcủa vòng chơi Chơi hoặc Trả tiền. Xinhãy dành cho anh một tràng pháo tay thậtlớn.”

Tiếng trống dồn nổi lên. Mấy chữ “Chơihoặc Trả tiền” nhấp nháy trên màn hình.Khán giả đứng dậy tại chỗ và vỗ taynồng nhiệt.

Page 784: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Sau khi tiếng nhạc lịm dần, Prem Kumarquay sang tôi. “OK, anh Thomas, anh đãgiành được một triệu rupi và đang bướcvào vòng chơi áp dụng luật cái chết bấtngờ mà chúng tôi gọi là Chơi hoặc Trảtiền. Anh sẽ hoặc giành được một tỷ hoặcsẽ mất tất cả những gì anh đã giành đượccho đến lúc này. Vậy đây là câu hỏi sốmười có mức thưởng mười triệu rupi,vâng, mười triệu rupi đang ở rất gần. Vàđây là câu hỏi. Neelima Kumari, Nữhoàng Phim Bi kịch, đã giành được giảithưởng quốc gia...”

“Nhưng đây không phải câu hỏi...”

Page 785: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Anh Thomas, xin đừng ngắt lời khi tôiđang đọc câu hỏi. Hãy để tôi đọc xongđã,” anh ta nói giọng lạnh lùng. “Tôiđang hỏi, Neelima Kumari, Nữ hoàngPhim Bi kịch, đã giành giải thưởng quốcgia vào năm nào. Đó là a) 1984, b)1988, c)1986 hay d) 1985?”

Tôi nhìn Prem Kumar trừng trừng. Anh tanở nụ cười tự mãn. Giờ thì tôi đã hiểuanh ta. Những gì anh ta đã nói với tôitrong giờ nghỉ giải lao là một trò lừanhằm nhử tôi vào vòng chơi này. Nhưnganh ta không đoán trước được vận maycủa tôi. Vận may của tôi vẫn còn.

“Tôi biết câu trả lời. Đó là D. 1985.”

Page 786: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Gì cơ?” Prem Kumar sững sờ. Anh tangạc nhiên đến nỗi thậm chí quên khônghỏi rằng tôi đã chắc chắn một trăm phầntrăm hay chưa. Anh ta ấn nút như một cáimáy và câu trả lời đúng nhấp nháy. Đó làD.

Prem Kumar trông như thể vừa nhìn thấyma. “Anh... Anh Thomas... vừa... giànhđược m-mười triệu rupi,” anh ta lắp bắp,lúng túng vô cùng.

Khán giả trở nên cuồng nhiệt. Tất cả mọingười đều đứng dậy hoan hô. Một sốngười bắt đầu nhảy múa trên lối đi giữacác hàng ghế.

Page 787: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Prem Kumar quệt mồ hôi trán và uốngmột ngụm to nước chanh.

Những gì đáng lẽ là một bi kịch lại thànhra một màn kịch vui nhộn.

Page 788: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

X GKRZ OPKNU(HAY MỘT

CHUYỆN TÌNH)

Thức ăn. Đó là tất cả những gì tôi có thể

Page 789: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nhìn, nghe, nghĩ, và ngửi thấy ở cái gatàu hỏa ồn ào đông đúc nơi tôi đã đứngsuốt hai giờ qua trong chiếc áo sơ micotton và chiếc quần bò hiệu Levi’s. Nếubạn không ăn trong một thời gian ngắn,cái đói cứ thế teo đi rồi chết. Nhưng nếubạn không ăn trong một thời gian dài - vàtừ trưa hôm qua tới giờ tôi chưa có gìcho vào bụng - đầu óc bạn sẽ hoạt độngtheo cách rất buồn cười. Tôi chỉ nhìnthấy quanh mình toàn những người đangăn uống. Và mũi tôi lần theo mùi thức ănkhông khác gì con chó đánh hơi tìm mộtkhúc xương. Mùi của bánh Jalebis, bánhpuri và bánh kachori mới làm khiến tôichóng mặt. Thậm chí đến thứ rất bìnhthường như một quả trứng luộc, vốn làmón từ trước tới giờ tôi chưa hề thích,

Page 790: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

cũng làm tôi ứa nước miếng. Nhưng khisờ túi áo, tôi chỉ tìm thấy mỗi đồng xumột rupi. Và sau cái vụ tôi để mất nămmươi nghìn rupi tối qua, nó dường nhưkhông còn là đồng xu may mắn nữa. Vậylà tôi liếm đôi môi khô nẻ và tự hỏikhông biết mình phải làm thế nào để giếtcơn đói.

Tôi sắp đổi chiếc đồng hồ đeo tay hiệnsố Casio lấy một đĩa chhole bhature thìnhìn thấy một tấm pa nô ở ngay cạnhcăng tin nhà ga. Tấm pa nô chỉ ghi, “M -Chỉ một kilomet.” Ngay lập tức tôi biếtmình có thể kiếm thức ăn ở đâu. Miễnphí.

Page 791: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Tôi rời ga Agra và bắt đầu tìm cái biểnlớn màu đỏ có chữ M. Tôi rẽ sai một đôilần gì đó, hỏi hai người bán hàng, vàcuối cùng tìm thấy nó ở chính giữa mộtkhu chợ cao cấp. Những người phục vụăn mặc bảnh bao tại nhà hàng McDonaldnhìn tôi bằng ánh mắt nghi ngờ nhưngkhông xua đuổi tôi. Họ không thể đuổimột khách hàng mặc quần bò hiệu Levi’s,cho dù anh ta lôi thôi lếch thếch đến mứcnào. Tôi đến đứng bên một cái thùng gỗcó nắp bật tự động. Nhân lúc không ai đểý tôi vội thò tay vào trong thùng và lôi ratất cả những cái túi giấy màu nâu nằmtrong tầm tay. Tôi rời khỏi nơi đó sau khisử dụng căn phòng vệ sinh sạch sẽ đểrửa sạch bụi đất trên mặt.

Page 792: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Nỗ lực bới rác đầu tiên của tôi khá thànhcông. Tôi ngồi trên cái ghế băng bằng gỗsơn xanh ở bên ngoài nhà hàng, chén mộtcách ngon lành chiếc bánh mì kẹp rau đãbị gặm mất một nửa, mấy mẩu thịt gà, haigói khoai tây chiên gần như còn nguyênvà nửa cốc 7UP. Bới rác là một phầnphương thức tồn tại qua ngày của mộtđứa trẻ đường phố. Tôi có quen mấythằng bé sống nhờ cơm thừa canh cặn tìmthấy trên toa hạng sang của tàu tốc hànhRajdhani. Lại có những đứa nghiện bánhpizza kẹp thịt bò rắc tiêu của tiệm PizzaHut, tối nào cũng cố gắng mót được ítnhất bảy tám lát thịt ngon lành từ thùngrác để bên ngoài tiệm. Nhưng tất cảnhững đứa ấy đều đồng ý rằng cách ănmiễn phí dễ nhất là mò đến đám cưới.

Page 793: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Salim từng là chuyên gia về khoản này.Yêu cầu duy nhất là mặc quần áo gọngàng và đi giày tử tế. Bạn trà trộn vàokhách khứa rồi xếp hàng ở bàn tiệc đứng.Nhà gái sẽ nghĩ bạn là người của nhà traicòn nhà trai sẽ nghĩ bạn là người bên nhàgái. Bạn có thể uống tới mười hoặc mườilăm chai nước giải khát, ăn một bữathịnh soạn và thưởng thức nhiều móntráng miệng. Bạn thậm chí có thể xoáyvài cái thìa nĩa inox đẹp đẽ. Salim đãchôm được gần đủ một bộ đồ ăn. Nhưngcậu ấy đã từ bỏ thói quen đó sau một lầnđi ăn cỗ cưới ở Narimant Point, khi cậuấy làm khách không mời của một đámcưới mà gia đình cô dâu và gia đình chúrể cãi nhau kịch liệt đến mức ẩu đả.Salim bị cả hai bên đánh cho tơi bời.

Page 794: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Cái bụng đói đã được no nê, tôi quyếtđịnh khám phá thành phố xa lạ này. Tôiđi qua những đường nhỏ đông đúc, đầychật xích lô, người đi bộ và những conbò. Tôi chiêm ngưỡng những hàng rào cóhoa văn phức tạp của các ngôi biệt thựcổ, thưởng thức mùi thức ăn tỏa ra từnhững quán thịt nướng bên đường vàquán cóc dành cho người ăn chay, chunmũi lại trước mùi hôi thối bốc lên từ cáccống thoát nước và xưởng thuộc da. Tôiđọc những tấm áp phích lớn dán trên mọikhoảng trống, hối thúc mọi người đi xemnhững bộ phim mới hay bỏ phiếu chonhững chính trị gia cũ. Tôi nhìn thấynhững thợ thủ công cao tuổi, da nhănnheo ngồi trong các cửa hàng xiêu vẹotạo nên những bức chạm khắc bằng cẩm

Page 795: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

thạch tinh xảo và những gã bán hàng trẻtuổi nhâng nháo bán điện thoại di độngtrong những cửa hàng có điều hòa nhiệtđộ. Tôi phát hiện ra người giàu ở Argakhông khác với người giàu ở Delhi vàMumbai, đều sống trong những ngôi nhàđược xây bằng đá cẩm thạch và thủy tinhhữu cơ, có người gác cổng và chuôngbáo động. Và nhà ổ chuột ở Arga cũngkhông khác. Chúng cũng gồm những tấmtôn y như thế giả làm mái nhà; cũng vẫnnhững đứa trẻ trần truồng bụng ỏng nôđùa trong vũng bùn cùng lũ lợn trong khimẹ chúng rửa xoong nồi bằng thứ nướctù đọng bẩn thỉu.

Tôi đi dọc con đường bụi bặm ngoằnngoèo và bỗng nhiên nhìn thấy một con

Page 796: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

sông. Nước sông màu xanh vàng, đụcngầu. Mực nước rút xuống mấp mé ởđiểm cho thấy mùa mưa vẫn chưa tới.Những khúc củi rều và những mảnh nhựatrôi lềnh bềnh theo dòng nước xoáy. Nếuở nơi khác hẳn tôi sẽ dõi mắt theo dòngchảy uốn khúc, cúi xuống xem mức nướcthủy triều lúc cao nhất trên bờ sông,nghển cổ để thoáng thấy một xác chết trôidạt trên mặt nước. Nhưng không phải ởđây, không phải bây giờ. Bởi tôi đangdán mắt vào một thứ ở bên kia sông. Đólà một công trình kiến trúc trắng bóngnhô lên từ một cái nền hình vuông giốngnhư một mái vòm đang phình ra, vớinhững ô cửa vòm đỉnh nhọn và các hốctường. Tòa kiến trúc được củng cố ở cảbốn mặt bởi những ngọn tháp trông như

Page 797: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

những cây giáo. Nó lấp lánh trong ánhmặt trời, nổi bật trên nền trời màu ngọclam như một mặt trăng ngà. Vẻ đẹp củanó làm tôi mê mẩn.

Một lúc lâu sau, tôi quay ra hỏi người điđường đầu tiên tôi gặp, một người đànông trung tuổi đang cầm hộp thức ăn.“Xin lỗi, cho tôi hỏi tòa nhà ở bên kiasông là tòa nhà gì vậy ạ?”

Ông ta nhìn tôi như thể tôi là kẻ mất trí.“Này, nếu không biết cái đó thì cậu đanglàm gì ở Agra này hả? Đó là lăng TajMahal, đồ ngốc ạ.”

Page 798: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Taj Mahal. Kỳ quan thứ tám của thế giới.Tôi đã nghe nói về nó, nhưng chưa baogiờ được xem ảnh. Tôi đứng đó, bị cáilăng thôi miên trong khi những đám mâylơ lửng trên bầu trời tỏa bóng xuống máivòm của nó, sự thay đổi của ánh sángkhiến cho lớp đá cẩm thạch nhẵn thínchuyển từ màu kem nhạt sang màu hoàngthổ rồi màu thạch cao tuyết hoa. Sự mấtmát năm mươi nghìn rupi, nỗi lo lắngkhông biết tới đây mình sẽ ăn ở đâu, ngủở đâu và cả nỗi sợ bị cảnh sát bắt đềutrở thành vô nghĩa trước sự tinh khiếttoát ra từ vẻ tuyệt mỹ của nó. Ngay tạithời điểm đó, tôi quyết định hôm naymình phải thăm Taj Mahal. Phải đến tậnnơi.

Page 799: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Ba mươi phút rảo bước dọc con đê đưatôi tới một cái cổng lớn xây bằng sathạch đỏ. Một tấm bảng to màu trắng ghidòng chữ: VÉ VÀO CỔNG TAJMAHAL: NGƯỜI ẤN 20 RUPI,NGƯỜI NƯỚC NGOÀI 20 ĐÔ LA.THỨ HAI ĐÓNG CỬA, THỨ SÁUMIỄN PHÍ. Tôi nhìn chiếc đồng hồCasio có báo ngày. Nó cho biết hôm naylà thứ Sáu ngày mười hai tháng Sáu. Xemchừng hôm nay là ngày may mắn của tôi.

Tôi bước qua cái máy dò kim loại, điqua sân trước lát sa thạch với chiếc cổngra vào có mái vòm và kia, ngay trướcmặt tôi, Taj Mahal vươn lên lung linhtrong sương chiều với tất cả vẻ đẹp vàsự tráng lệ của nó. Tôi ngắm nhìn khu

Page 800: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

vườn đẹp đẽ với những đài phun nước,lối đi rộng rãi và cái hồ nhỏ phản chiếuhình ảnh trong vắt của lăng Taj rung rinhtrong làn nước, và chỉ khi đó tôi mới đểý đến những đám đông tràn khắp khulăng. Taj đông nghịt khách du lịch, cả trẻlẫn già, giàu lẫn nghèo, người Ấn lẫnngười ngoại quốc. Tiếng chớp đèn máyảnh tanh tách khắp nơi, tiếng người cườinói lao xao trên sân, trong khi nhữngviên cảnh sát cầm dùi cui với vẻ mặtnghiêm trang đang cố duy trì trật tự.

Sau nửa giờ thám hiểm không mục đích,tôi chú ý tới một nhóm khách du lịchphương Tây trông có vẻ khá giả đượctrang bị đầy đủ máy quay video xách tay

Page 801: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

và ống nhòm đang chăm chú lắng nghemột hướng dẫn viên cao tuổi đứng dướichân tòa lâu đài. Tôi kín đáo lẩn vàonhóm khách đó. Người hướng dẫn viênchỉ vào tòa lâu đài bằng cẩm thạch vànói bằng giọng chua chua. “Tôi đã giớithiệu với các bạn những nét kiến trúc củasân trước làm bằng sa thạch đỏ, Chowk-iJilo Khana, nơi chúng ta vừa đi qua. Giờtôi sẽ nói cho các bạn biết đôi chút vềlịch sử của Taj Mahal.”

“Vào một ngày, năm 1607, hoàng tửKhurram thuộc hoàng gia Mughal đangdạo bước tại hội chợ Meena Bazaar ởDelhi thì chợt nhìn thấy một cô gái bánlụa và chuỗi hạt thủy tinh tại một sạphàng nhỏ. Ngài mê mẩn sắc đẹp của

Page 802: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

người con gái đến nỗi ngay lúc đó đãđem lòng yêu nàng. Nhưng phải mất tớinăm năm ngài mới có thể cưới đượcngười con gái đó. Tên thật của nàng làArjuman Banu, nhưng ngài đặt cho nàngcái tên mới là Mumtaz Mahal. Khi đónàng mười chín tuổi còn ngài vừa trònhai mươi. Mumtaz Begum là cháu gáicủa Noorjahan hay còn gọi làMehrunnisa, vợ của Jahangir và đồngthời là cháu gái của nữ hoàng Ba Tưtriều đại Akbar, Bilgis Begum. Mumtazvà Khurram cưới nhau năm 1612 vàtrong mười tám năm họ đã có với nhaumười bốn người con. Mumtaz là ngườibạn không thể chia lìa của chồng nàngtrong mọi chuyến hành trình và mọi cuộcviễn chinh. Nàng là đồng chí, là cố vấn

Page 803: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

và là người khơi nguồn cảm hứng chohoàng đế trong những hoạt động từ thiện,những việc làm nhân nghĩa đối với ngườiốm đau và người cần giúp đỡ. Nàng quađời trong khi sinh nở vào ngày mùng bảytháng Sáu năm 1630 tại Burhanpur, chỉba năm sau khi Khurram trở thành hoàngđế Shahjahan của triều đại Mughal. Vàolúc lâm chung Mumtaz Mahal đã yêu cầuhoàng đế hứa với nàng bốn điều: thứnhất, ngài sẽ dựng một tượng đài xứngvới sắc đẹp của nàng; thứ hai, ngài sẽkhông tái hôn; thứ ba, ngài sẽ đối tốt vớicác con; thứ tư, ngài sẽ đi viếng mộ nàngvào ngày giỗ của nàng. Cái chết củaMumtaz làm hoàng đế đau buồn đến nỗinghe nói tóc ngài bạc trắng chỉ sau mộtđêm. Nhưng tình yêu dành cho người vợ

Page 804: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

lớn đến nỗi ngài đã ra lệnh xây dựng chonàng một trong những lăng mộ đẹp nhấttrên trái đất. Công việc được bắt đầu vàonăm 1631. Nó phải mất tới hai mươi hainăm với nỗ lực tổng hợp của hai mươinghìn nghệ nhân và thợ thủ công lànhnghề từ Ba Tư, đế quốc Ottoman và thậmchí là châu Âu, và kết quả là những gìcác bạn thấy trước mắt, lăng Taj Mahal,công trình được Rabindranath Tagoremiêu tả là ‘giọt lệ trên gò má của thờigian’.”

Một cô gái mặc quần soóc cực ngắn giơtay lên. “Xin lỗi cho hỏi, Tagore là aivậy?”

Page 805: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Ồ, ông ấy là nhà thơ Ấn Độ rất nổi tiếngtừng giành giải Nobel. Ông ấy có thểđược so sánh với, chẳng hạn như,William Wordsworth,” người hướng dẫnviên trả lời.

“William là ai?”

“Đừng bận tâm. Như tôi đã nói, tổ hợpkiến trúc Taj Mahal được cấu thành bởinăm yếu tố chính: Darwara nghĩa là cổngchính, Bageecha hay vườn, Masjid hayđền thờ, Naqqa Khanar hay nhà nghỉ vàRauza nghĩa là lăng mộ chính. Ngôi mộthực sự được đặt trong lâu đài nơi chúngta sẽ thăm trong ít phút nữa. Vào đến đótôi sẽ chỉ cho các bạn thấy chín mươi

Page 806: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chín cái tên của thánh Allah trên mộMumtaz và chiếc hộp bút được đặt trongmộ của Shah Jahan, đặc điểm nổi bật củamột người nắm giữ quyền lực là namgiới. Những đài tưởng niệm này, theotruyền thống của vương triều Mughul, chỉlà đại diện cho những cỗ quan tài thậtnằm ở cùng vị trí trong một hầm mộ ẩmướt, không trang trí dưới lòng đất. Lăngmộ chiếm diện tích 57 mét vuông. Lâuđài bên trong trung tâm cao 24,5 mét, cóđường kính 17,7 mét và được bao bọcbởi lớp tường ngoài cao gần 61 mét. Cáctháp ở bốn mặt đều cao 40 mét. Các bạnsẽ thấy nghệ thuật chạm trổ thời đại đótinh xảo đến mức nào bởi ngay cả lớptrang trí dày ba centimet cũng được khảmtới hơn năm mươi viên đá quý. Các bạn

Page 807: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

cũng sẽ nhận thấy những chữ khắc cácđoạn kinh Koran quanh cổng vòm đềuđồng nhất bất kể chúng ở độ cao nào.”

“Là một tượng đài biểu trưng cho tìnhyêu vĩnh hằng, lăng Taj bộc lộ những néttinh tế của nó trước những ai biết đánhgiá cái đẹp. Các bạn sẽ nhận thấy nềnlăng hình chữ nhật chính là biểu trưngcho các mặt khác nhau mà từ đó người tangắm nhìn một người phụ nữ đẹp. Cổngchính giống như tấm mạng phủ trên mặtngười phụ nữ, sẽ được vén lên một cáchtừ từ, thật nhẹ nhàng trong đêm tân hôn.Giống như một món đồ trang sức, lăngTaj lấp lánh dưới ánh trăng khi nhữngviên đá bán quý khảm trong đá cẩm thạchtrắng ở lăng mộ chính tiếp xúc với ánh

Page 808: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

trăng. Taj có màu hồng nhạt vào buổisáng, màu trắng sữa vào chiều muộn vàmàu vàng ánh vào những đêm có trăng.Những thay đổi này, như người ta nói,mô tả các tâm trạng khác nhau của ngườiphụ nữ. Giờ tôi sẽ dẫn các bạn vào tronglăng. Xin hãy cởi giày ra và để ở đây.”

Các du khách cởi giày và bước vào lăngchính. Tôi vẫn ở bên ngoài, cố khớpnhững màu sắc thay đổi của lâu đài vớinhững kiểu tâm trạng thay đổi mà tôi thấyở Neelima Kumari.

Ai đó gõ nhẹ vào vai tôi. Tôi quay phắtlại, thấy một người ngoại quốc đeo kínhcùng vợ và hai đứa con đang nhìn tôi

Page 809: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chằm chằm. Ông ấy được trang bị đủ cácloại máy tiên tiến từ máy quay phim xáchtay đến máy quay đĩa mini. “Xin lỗi, cậunói được tiếng Anh không?” ông ta hỏitôi.

“Có,” tôi đáp.

“Cậu làm ơn nói cho chúng tôi biết đôichút về Taj Mahal. Chúng tôi là kháchdu lịch. Từ Nhật Bản. Chúng tôi chưabiết về thành phố của cậu. Chúng tôi vừamới tới ngày hôm nay.”

Tôi muốn nói với ông ấy rằng tôi cũngchưa biết về thành phố này, rằng tôi cũng

Page 810: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

vừa mới tới đây ngày hôm nay, nhưngkhuôn mặt tò mò của ông ấy đã cuốn húttôi. Bắt chước giọng nói nghiêm trangcủa người hướng dẫn viên, tôi bắt đầunói với ông ấy những gì tôi nhớ được.“Taj Mahal được hoàng đế Khurram xâycho vợ ngài là Noorjahan, còn được biếtđến với cái tên Mumtaz Begum, vào năm1531. Ngài gặp nàng trong khi nàng đangbán vòng trang sức trong một khu vườnvà đem lòng yêu nàng, nhưng mười chínnăm sau mới cưới nàng làm vợ. Nàngluôn cận kề bên ngài trong tất cả các trậnchiến và sinh cho ngài mười tám ngườicon trong vòng mười bốn năm.”

Ông người Nhật ngắt lời tôi. “Sinh mườitám người con chỉ trong mười bốn năm?

Page 811: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Cậu có chắc không?” ông ta rụt rè hỏi.

“Tất nhiên,” tôi quở trách ông ta. “Ôngbiết đấy, chắc phải có mấy lần đẻ sinhđôi. Dù sao đi nữa, trong khi sinh đứacon thứ mười chín, Mumtaz đã qua đời ởSultanpur vào ngày mười sáu tháng Sáu.Nhưng trước khi chết, bà xin nhà vua bancho bốn đặc ân. Một là xây Taj Mahal,hai là không đánh đập các con, ba là làmcho tóc ngài bạc, bốn là... Tôi khôngnhớ, nhưng nó không quan trọng đâu.Đấy, như các bạn có thể thấy, Taj Mahalgồm một cổng vào, một khu vườn, mộtnhà khách và một ngôi mộ.”

Ông người Nhật gật đầu hào hứng. “Phải,

Page 812: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

phải, chúng tôi đã thấy cổng vào và khuvườn. Giờ chúng tôi đi thăm ngôi mộ.Nhưng nhà khách ở đâu nhỉ?”

Tôi quắc mắt nhìn ông ta. “Chẳng phảitôi đã nói với ông là những ngôi mộ thậtnằm dưới lòng đất rồi sao? Vậy thì tất cảkhu vực nằm trên mặt đất chắc phải lànhà khách. Ở bên trong lăng các bạn sẽnhìn thấy mộ của Mumtaz và mộ củahoàng đế. Đừng quên xem cây bút đượcdát chín mươi chín viên ngọc nhé, và cứba centimet các bạn sẽ lại thấy nămmươi cái tên thánh được khắc trên tường.Các đoạn kinh khắc trên tường đều cónghĩa giống nhau, bất kể các chữ khắckhác nhau như thế nào. Điều đó chẳngtuyệt sao? Hãy nhớ rằng lâu đài cao 160

Page 813: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

mét và các ngọn tháp cao 17 mét. Ngoàira, nếu ngắm Taj Mahal từ các góc khácnhau, các bạn sẽ thấy những tấm mạngkhác nhau của một người đàn bà trongđêm tân hôn. Hãy đi thử ngắm xem. Tôixin nói kẻo quên mất, Tagore, nhà thơnổi tiếng của chúng tôi, người đã giànhgiải Nobel nhờ những vần thơ ca ngợiTaj Mahal, đã gọi lâu đài này là ‘Cái táttrên má William Wordsworth’.”

“Thật ư? Ôi chao! Thật thú vị! Sáchhướng dẫn không đề cập tới nhữngchuyện này.” Ông quay sang bà vợ nóinhư bắn liên thanh bằng tiếng Nhật. Sauđó ông dịch lại cho tôi nghe. “Tôi nóivới vợ tôi rằng không sử dụng dịch vụ

Page 814: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

hướng dẫn du lịch chính thức giá đắt quảlà hay. Cậu đã kể cho chúng tôi mọi điềuthật thú vị.” Ông cười rạng rỡ với tôi.“Chúng tôi cảm ơn cậu rất nhiều.Arigato.” Ông cúi chào và thả vào tay tôithứ gì đó. Tôi cúi chào đáp lại. Khi ôngấy đi rồi, tôi mở nắm tay ra và thấy đồngnăm mươi rupi mới cứng được gấp gọngàng. Cho chỉ năm phút làm việc!

Giờ tôi biết hai điều: tôi muốn ở lạithành phố của Taj Mahal, và tôi khôngngại trở thành một hướng dẫn viên dulịch.

Bóng tối bắt đầu buông xuống khi tôicuối cùng cũng tách mình ra khỏi cái

Page 815: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

lăng mộ bằng cẩm thạch mà giờ đây đãđược phủ một màu đỏ nhạt. Tôi phải tìmnơi ở tạm. Tôi tiến đến gần một cậu contrai đang đứng trên đường. Cậu ấy trạctuổi tôi, mặc áo phông trắng, quần màuxám và đi dép Hawaii màu xanh dương.Cậu ấy đứng yên xem một vụ ẩu đả trênđường. Tôi vỗ nhẹ vào vai cậu. “Xinlỗi,” tôi nói. Cậu ấy quay người lại vànhìn tôi bằng ánh mắt ân cần chưa từngthấy. Tôi cảm nhận được sự thân thiện,thái độ tò mò, sự nồng ấm và hoannghênh trong đôi mắt nâu biểu cảm đó.“Xin lỗi,” tôi nhắc lại, “tôi mới tới thànhphố này. Cậu có thể cho tôi biết một nơiđể ở tạm không?”

Cậu con trai đó gật đầu nói, “Uzo Q Fiks

Page 816: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

X Ckka Lgxyz.”

“Cậu nói gì cơ?” tôi hỏi.

“Uzo Q Fiks X Ckka Lgxyz,” cậu ta nhắclại, vỗ hai tay vào nhau kêu đen đét.

“Xin lỗi tôi không hiểu thứ tiếng đó. Xinlỗi đã làm phiền cậu. Tôi sẽ đi hỏi ngườikhác vậy.”

“Ejop Bkggks Hz,” cậu ấy khăng khăngrồi nắm cánh tay tôi. Cậu ấy bắt đầu lôitôi về phía khu chợ. Tôi đã tính chuyệnđánh bài chuồn, nhưng mặt cậu ấy thân

Page 817: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

thiện đến nỗi tôi cứ để yên cho mình bịdẫn đi. Cậu ấy bước đi theo một kiểukhác thường, gần như nhón chân. Cậu dẫntôi xuyên qua những lối đi như mê cungchật chội và những con hẻm quanh co,rồi mười lăm phút sau chúng tôi đếntrước một tòa nhà lớn. Tấm biển bằngđồng gắn bên cạnh cánh cửa sắt lớn ghimấy chữ “Cung điện Swapna”. Cậu mởcửa và chúng tôi bước vào bên trong.Cung điện có đường uốn lượn dành choxe vào, một bãi cỏ rộng với chiếc ghếxích đu Gujarati sơn màu và một đàiphun nước. Tôi nhìn thấy hai người làmvườn đang làm việc cặm cụi trên bãi cỏ.Một chiếc Contessa cổ đậu ở lối đi, đangđược một người lái xe mặc đồng phụclau chùi. Bạn tôi rõ ràng quen biết những

Page 818: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

người sống trong cung điện này bởi vìkhông ai cố ngăn cản cậu ấy khi cậu ấydẫn tôi qua lối dành cho xe đến cái cổnggỗ trang trí hoa văn và nhấn chuông cửa.Một chị giúp việc da ngăm đen trông thậtxinh xắn trẻ trung ra mở cửa. Chị ấy nhìnbạn tôi nói, “Ồ, cậu đấy à, Shankar. Saocậu cứ tới đây hết lần này đến lần khácthế? Cậu biết Phu nhân không thích cậuxuất hiện ở phía này mà.”

Shankar chỉ vào tôi. “Dz Izzao X Nkkh.”

Chị giúp việc nhìn tôi từ đầu đến chân.“Oh, vậy ra Shankar đưa cậu tới đây trọhả? Tôi không nghĩ nhà phụ còn phòngtrống, nhưng tôi sẽ hỏi Phu nhân xem.”

Page 819: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Nói rồi chị biến vào trong nhà.

Ngay sau đó một phụ nữ trung tuổi xuấthiện ở cửa ra vào. Bà ta quấn một tấmsari lụa đắt tiền và đeo hàng tấn đồ trangsức bằng vàng. Khuôn mặt bà ta phủ mộtlớp phấn. Hồi trẻ bà ta chắc hẳn rất xinhđẹp, nhưng, không giống NeelimaKumari, mặt bà ta đã mất đi nét rạng rỡ.Thêm vào đó, môi bà ta mím chặt lạikhiến bà ta trông khá khắt khe. Như mộtphản ứng bản năng, tôi cảm thấy khôngưa bà ta.

Shankar trở nên vô cùng phấn khởi khinhìn thấy bà ta. “Q Gkrz Ukj Hjhhu,” cậunói, cười xếch đến mang tai, nhưng

Page 820: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

người đàn bà đó thậm chí không thèmđếm xỉa đến sự có mặt của cậu ấy. “Cậulà ai?” bà ta hỏi tôi, săm soi quần áo tôi.“Sao cậu lại đến đây cùng Shankar?”

Tôi bắt đầu nản lòng trước sự săm soicủa bà ta.

“Tên tôi là Raju Sharma,” tôi nói. Tôikhông thể sử dụng tên thật của mình ởthành phố này. Không thể, sau khi tôi đãgiết một người đàn ông xa lạ trên tàuhỏa.

“Vậy ra cậu là người Bà la môn?” bà tahỏi, ánh mắt thậm chí càng tỏ ra nghi ngờ

Page 821: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

hơn. Đáng lẽ tôi phải hiểu được rằng mộtngười Bà la môn da đen hẳn là điều gìđó khác thường lắm.

“Vâng. Tôi vừa tới Agra. Tôi đến hỏixem liệu có chỗ nào ở tạm được không.”

“Ta có khu nhà phụ cho thuê.” Tôi nhậnthấy bà ta dùng từ “ta” không khác gìcách vua chúa thường dùng. “Hiện giờkhông còn phòng trống, nhưng nếu cậuđợi được một tuần thì ta có thể sắp xếpcho cậu một phòng. Mỗi tháng cậu sẽphải trả bốn trăm rupi, và tiền thuê phòngphải trả trước toàn bộ vào đầu tháng.Nếu cậu chấp nhận các điều kiện đó, thìLajwanti có thể dẫn cậu đi xem nhà phụ.

Page 822: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Nhưng cậu phải tìm chỗ khác mà ở tạmtrong một tuần.”

“Cảm ơn bà,” tôi đáp bằng tiếng Anh.“Tôi sẽ thuê phòng đó và tuần tới sẽ trảbà bốn trăm rupi.”

Bà ta ném cho tôi cái nhìn sắc lẻm ngaykhi nghe thấy tôi nói tiếng Anh. Vẻnghiêm khắc trên mặt bà ta phần nào dịuđi. “Có lẽ cậu có thể ở cùng Shankar mộttuần. Lajwanti, dẫn cậu ấy tới nhà phụ.”

Và thế là kết thúc cuộc phỏng vấn đượctiến hành ở cửa.

Page 823: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Lajwanti dẫn tôi tới nhà phụ nằm ngaysau cung điện, và tôi phát hiện ra khu nàycũng tương tự như một khu chawl ở miềnBắc Ấn Độ. Nó có một cái sân rộng trảisỏi, với các phòng nối liền nhau đượcxây vòng quanh sân. Chắc phải có ít nhấtba mươi phòng cho thuê. Phòng Shankarở gần như chính giữa hành lang phíaĐông. Cậu mở khóa cửa và chúng tôibước vào trong. Trong phòng chỉ có độcmột chiếc giường, một cái tủ tường vànối liền với một căn bếp bé tẹo, giống ynhư trong khu chawl của chúng tôi ởGhatkopar. Nhà vệ sinh công cộng nằmcuối hành lang phía Đông. Việc tắm rửachỉ có thể được tiến hành ở giữa sân,dưới một vòi nước của thành phố, ngaytrong tầm nhìn của tất cả những người

Page 824: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

thuê nhà ở đây. Lajwanti chỉ cho tôiphòng của chị ấy. Nó ở trước phòng củaShankar tám phòng. Căn phòng tôi sẽchuyển đến sau một tuần nữa nằm sauphòng của Shankar bốn phòng.

Trước khi Lajwanti quay trở lại cungđiện, tôi vội hỏi. “Xin lỗi, nhưng cậuShankar này là ai vậy? Tôi chỉ vừa mớigặp cậu ấy ở trước cổng của Taj Mahal.”

Chị ấy thở dài. “Cậu ấy là một cậu bé mồcôi sống ở đây. Tất cả chúng tôi đều rấtmến cậu ấy. Cậu bé tội nghiệp đó có vấnđề ở não và không nói rõ ràng mạch lạcđược, chỉ toàn thốt ra những lời vônghĩa. Cậu ấy đi lang thang quanh thành

Page 825: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

phố cả ngày. Phu nhân tốt bụng đã dànhcho cậu ấy một phòng miễn phí và còncho tiền để cậu ấy mua thức ăn. Nếukhông thì những người ở trại tâm thần đãđến mang cậu ấy đi từ lâu rồi.”

Tôi choáng váng. Đối với tôi, Shankarcó vẻ là một cậu con trai thông minh, chỉbị khiếm khuyết ở khả năng giao tiếpbằng ngôn ngữ thôi. Có lẽ đánh giá củatôi về bà chủ cũng lệch lạc. Nếu đã rủlòng thương Shankar thì bà ta không thểlà người lạnh lùng như vẻ bề ngoài. “Thếcòn Phu nhân. Kể thêm cho tôi nghe vềbà ấy đi,” tôi bảo Lajwanti.

Giống như một người chép sử của triều

Page 826: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đình đang thuật lại phả hệ của một nữhoàng, Lajwanti kể về dòng dõi khá ấntượng của bà chủ. “Bà ấy thật ra là nữhoàng Swapna Devi. Nhưng tất cả chúngtôi đều gọi bà ấy là Phu nhân hoặc RaniSahiba. Cha bà là vua của tiểu vươngquốc Jamgarh, Raja Shivnath Singh,thuộc triều đại Rathore. Về phía họngoại, ông ngoại của bà là vua củaDharela, gần Agra, Raja Ravi PratapSingh, người sở hữu đầu tiên của cungđiện này. Khi hai mươi tuổi, SwapnaDevi kết hôn với Kunwar Pratap Singh,con trai của vua xứ Bhadoni thuộc vươngtriều Gautam và chuyển đến Benares, nơigia đình bà có một cung điện. Thật khôngmay, chỉ hai năm sau khi họ kết hôn,chồng bà, vị hoàng tử trẻ tuổi, qua đời,

Page 827: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nhưng bà không tái giá. Bà tiếp tục sốngở Benares trong mười hai năm tiếp theo.Trong thời gian đó, ông ngoại của bà,Raja Ravi Pratap Singh, qua đời, để lạicung điện này cho bà. Vậy nên bà chuyểnvề Agra và sống ở đây được mười nămrồi.”

“Thế còn con cái thì sao?” tôi hỏi chị ấy.

Lajwanti lắc đầu. “Không. Bà ấy khôngcó con, vậy nên bà ấy luôn khiến mìnhbận rộn với các hoạt động từ thiện vàcông tác xã hội. Bà ấy có lẽ là người phụnữ giàu có nhất Agra này và quan hệ rấtrộng. Cảnh sát trưởng và chánh án quậntuần nào cũng ăn ở nhà bà ấy, vì thế cậu

Page 828: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chớ có ấp ủ cái ý tưởng ở đây mà khôngtrả tiền thuê phòng. Nếu cậu không trảtiền phòng vào ngày đầu tiên, thì ngàythứ hai sẽ phải cuốn gói khỏi đây. Cậunên biết rõ điều đó.”

Tối hôm đó, Shankar nấu cơm cho tôi ănvà cứ khăng khăng nài tôi ngủ ở giườngcậu. Cậu ấy ngủ trên sàn đá cứng. Lòngtốt của cậu ấy khiến mắt tôi ứa lệ. Việccậu ấy cũng là một đứa trẻ mồ côi nhưtôi khiến giữa cả hai nảy sinh một sự gắnbó sâu sắc. Một sự gắn bó vượt trên cảtình bạn. Vượt trên cả tình bằng hữu.Vượt trên cả ngôn từ.

Đêm đó ở Agra trời đổ mưa.

Page 829: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Tôi phải trả bốn trăm rupi cho Phu nhântrong vòng bảy ngày nên không lãng phíthời gian thu lượm kiến thức liên quanđến công việc tôi đã lựa chọn. Nămmươi rupi tôi có cho phép tôi tới TajMahal trong hai ngày, và Shankar cho tôivay mười rupi cho ngày thứ ba. Tôi lượnlờ quanh những đám khách du lịchphương Tây, nghe các hướng dẫn viênnói tiếng Anh và cố nhớ đến mức tối đanhững thông tin chi tiết được nhắc tới.Việc đó không khó lắm, một phần vì tôimê Taj Mahal như tên móc túi mê chiếcxe bus đông người. Có lẽ sự say mê đóđã ở sẵn trong máu tôi. Mumtaz Mahalcó thể là một trong những tổ tiên của mẹtôi. Hoặc có thể bố tôi thuộc dòng dõihoàng triều Mughal. Dù sao chăng nữa,

Page 830: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

cho tới ngày thứ tư tôi cũng đã thu lượmđủ kiến thức về Taj Mahal để mong gianhập đội ngũ hàng trăm hướng dẫn viênkhông có giấy phép hành nghề ở Agra.Tôi lượn lờ quanh lối vào lát sa thạch đỏvà mời chào những vị khách du lịchnước ngoài đã đến thăm Taj ngay cảtrong cái nóng tháng Sáu ngột ngạt.Những “khách hàng” đầu tiên của tôi làmột nhóm thiếu nữ sinh viên đại học đếntừ nước Anh với những nốt tàn nhang, lànda rám nắng, séc du lịch và rất ít quầnáo. Họ lắng nghe tôi nói một cách chămchú, không hỏi bất cứ câu hỏi khó nào,chụp nhiều ảnh và đưa cho tôi một tờmười bảng làm tiền boa. Chỉ khi đổi tiềntại cửa hàng kinh doanh ngoại hối tôimới biết mình có bảy trăm năm mươi

Page 831: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

rupi, thậm chí sau khi đã trừ đi ba phầntrăm tiền hoa hồng cho cửa hàng đó. Gầnđủ để trả tiền thuê nhà cho hai tháng tới!

Một tuần sau tôi chuyển tới phòng củamình ở khu nhà phụ, nhưng trong bảyngày ở trong phòng của Shankar tôi đãbiết được nhiều điều về cậu ấy. Tôi pháthiện ra ngôn ngữ của cậu ấy không chỉ lànhững lời lắp bắp vô nghĩa. Mặc dùchúng ta thấy lời cậu ấy nói nghe có vẻvô nghĩa, nhưng với cậu ấy chúng chứađựng tính mạch lạc nội tại riêng biệt. Tôicũng biết được rằng thức ăn ưa thích củaShankar là bánh chapatti và đậu lăng.Rằng cậu ấy ghét cà tím và bắp cải. Rằngcậu ấy không quan tâm đến đồ chơi.Rằng cậu ấy có kỹ năng hội họa tuyệt vời

Page 832: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

và có thể vẽ một người một cách tỉ mỉđến từng chi tiết nhỏ nhất mà chỉ cần dựavào trí nhớ. Và rằng, giống như tôi, cậuấy cũng mơ thấy mẹ mình. Hai đêm tôinghe thấy cậu ấy kêu lên, “Mẹ ơi, mẹơi,” trong giấc ngủ. Và tôi biết, sâu thẳmtrong con người mình, cậu ấy sở hữu mộtkhả năng nói tốt hơn là chỉ có thể phát ranhững âm tiết vô nghĩa.

Việc sống với cậu ấy chắc hẳn có mộttác động về mặt tâm lý đối với tôi, vì tôinhớ mình đã mơ thấy một người phụ nữtrẻ cao ráo quấn sari trắng, bế một đứabé trên tay. Gió rít phía sau cô ấy khiếnnhững món tóc bay lòa xòa, che khuấtkhuôn mặt. Đứa bé nhìn vào mắt cô ấy

Page 833: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

líu lo rất dễ thương, “Mẹ... mẹ.” Ngườimẹ mở miệng đáp lại, nhưng âm thanhduy nhất thoát ra từ đôi môi cô ấy là “QGkrz Ukj Hu Wxwu.” Đứa bé thét lên vàngã lộn nhào khỏi lòng cô ấy. Tôi choàngtỉnh, vội kiểm tra xem mình có còn lưỡihay không.

Trong năm tiếp theo ở Agra, tôi thu lượmđược một lượng thông tin dồi dào về TajMahal. Tôi biết được những chi tiết rấtsâu về cuộc đời Mumtaz Mahal, chẳnghạn như người con thứ mười bốn, ngườicon mà sự chào đời được đổi bằng mạngsống của bà, được gọi là Gauharar. Tôighi nhớ những mô tả chi tiết về công việcxây dựng Taj Mahal, chẳng hạn ngân khốquốc gia đã cung cấp 466.55 kg vàng

Page 834: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

ròng trị giá sáu mươi vạn rupi vào năm1631, và tổng chi phí của công trình lêntới 41.848.826 rupi, 7 anna và 6 pie. Tôiđào sâu vấn đề gây tranh cãi liên quanđến việc ai mới thực sự là người xây Tajvà cái tuyên bố không xác thực cho rằngđó là Geronimo Veroneo, một thợ kimhoàn người Ý. Tôi tìm hiểu truyền thuyếtvề Taj thứ hai và bí ẩn về những gianhầm và một ngôi mộ thứ ba có thể có.Tôi có thể cao giọng diễn thuyết về nghệthuật pietra dura, được sử dụng trongmẫu hoa văn trên các bức tường của Tajvà trong những khu vườn được tạo ratheo phong cách Char Bagh Ba Tư. Khảnăng nói tiếng Anh trôi chảy tạo cho tôimột lợi thế ngay từ đầu. Du khách nướcngoài lũ lượt kéo đến với tôi và chẳng

Page 835: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

bao lâu danh tiếng hướng dẫn viên Rajuđã lan xa. Nhưng điều đó không có nghĩarằng tôi là một chuyên gia về Taj Mahal.Tôi có thông tin, nhưng không có hiểubiết. Hướng dẫn viên Raju không hơn gìmột con vẹt chỉ biết kể lại một cách trungthành những gì mình nghe được mà khôngthực sự hiểu nổi nghĩa của một từ.

Qua thời gian, tôi học nói “Konichiwa”với các du khách Nhật, nói“Dasvedanya” với du khách Nga,“Muchasgracias” với người Tây BanNha và Bồ Đào Nha boa cho tôi và nói“Howdy” với những người Mỹ lỗ mãng.Nhưng, tôi nuối tiếc khôn nguôi vì khôngcó lấy một khách hàng người Australianào, để tôi có thể vỗ vào lưng và nói

Page 836: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Chúc một ngày tốt lành, ông bạn, tôi sẽcho ông biết những thông tin lý thú vềlăng mộ vĩ đại này.”

Tôi cũng bắt đầu kiếm kha khá từ các dukhách. Tiền bạc không dư dả nhưng chắcchắn đủ để trả tiền thuê nhà, thỉnh thoảngcó thể ăn tại quán McDonald hoặc tiệmPizza Hut, và vẫn có thể dành dụm chút ítcho một ngày mưa. Ấy là chưa kể mộtngày mưa đã chẳng còn ý nghĩa đối vớimột người gần như cả đời sống ngoàitrời dưới những đám mây mùa mưa. Tôiđã trải qua quá nhiều bất hạnh và với nỗisợ hãi thường trực trong lòng rằng bất kỳngày nào chiếc xe jeep gắn đèn đỏ nhấpnháy cũng có thể đến bắt tôi vì tội giết

Page 837: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

một gã thổ phỉ vô danh hay Shantaramhoặc thậm chí Neelima Kumari, tôi cảmthấy mình có lập kế hoạch lâu dài chotương lai cũng chẳng ích gì. Bởi vậy, tôicoi tiền bạc, cũng như coi cuộc đờimình, là một thứ hàng hóa có thể dùngcho đến cạn. Dễ đến thì dễ đi. Chẳng cógì ngạc nhiên, tôi sớm trở nên nổi tiếngtrong khu nhà phụ là một người hảo tâm.

Dân cư ở khu nhà phụ là một bộ sưu tậphỗn tạp: sinh viên đại học nghèo đến từnhững làng quê xa xôi, những tay thư kýchính phủ đem nhà ở chính thức của mìnhcho thuê bất hợp pháp với giá cắt cổ,người lái tàu hỏa, nhân viên giặt là,người làm vườn, đầu bếp, nhân viên laudọn, thợ hàn, thợ mộc, thậm chí cả một

Page 838: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nhà thơ với bộ râu không thể không có.Nhiều người trong số họ trở thành bạncủa tôi. Sống giữa họ, tôi hiểu được rằngcâu chuyện của hoàng đế Shahjahan vàMumtaz Mahal không phải câu chuyệnduy nhất trong cái thành phố nhỏ békhông mấy nhộn nhịp này.

Lajwanti là người “cung cấp tin tức”chính thức của khu nhà phụ. Chị ấy nhạybén và luôn biết chính xác chuyện gì xảyra bên hàng xóm. Chị ấy biết những kẻđánh vợ, người ngoại tình, kẻ say xỉn,người keo kiệt, những kẻ không chịu trảtiền thuê nhà và kẻ ăn hối lộ. Bất chấplòng trung thành rõ rành rành đối với bàchủ của mình, chị ấy không phản đối việc

Page 839: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chia sẻ vài mẩu tin thú vị về cung điện.Tôi đã nghe được từ chị những chuyệnngồi lê đôi mách về quá khứ đầy màu sắccủa Swapna Devi. Nghe đồn bà ta đã cómột cuộc tình nồng cháy với em trai củangười chồng quá cố, Kunwar MahendraSingh, nhưng cuối cùng đã cãi nhau vàđánh thuốc độc giết chết ông ta. Cũng cótin đồn mối quan hệ bất chính đó đã dẫnđến kết quả là một đứa con gái ngoài giáthú ở Benares. Không ai biết chuyện gìđã xảy ra với đứa con gái đó, và dườngnhư cũng chẳng người nào quan tâm.

Một tối, Shakil, một trong những sinhviên nghèo sống trong khu nhà phụ đếngặp tôi.

Page 840: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Raju bhai, nếu cậu không phiền, tôi cóthể xin cậu một ân huệ được không?” anhta rụt rè hỏi.

“Được, Shakil, gì vậy?” tôi hỏi, cảmnhận được mục đích chuyến viếng thămcủa anh ta.

“Quả thực, tháng này bố tôi không thểgửi tiền qua bưu điện cho tôi được vìlàng chúng tôi đang gặp hạn hán, và nếuthứ Hai này không nộp học phí chotrường đại học thì tôi sẽ bị đuổi học. Cậulàm ơn cho tôi mượn một trăm năm mươirupi được không? Tôi hứa sẽ hoàn trảngay khi nhận được giấy lĩnh tiền thángtới.”

Page 841: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Dĩ nhiên rồi, Shakil. Tôi đã cho nhà thơNajmi vĩ đại của chúng ta mượn nămmươi rupi và cho Gopal mượn một trăm,và tôi vẫn giữ một trăm để mua áo mớinhưng việc của anh cấp bách hơn việccủa tôi, vậy nên cứ cầm cả đi.”

Shankar và tôi được Lajwanti mời tớiphòng chị ấy ăn tối. Chị ấy chưa kết hônvà sống một mình ở khu nhà phụ, nhưngchị ấy có người em gái sống ở một ngôilàng cách Agra khoảng ba mươi cây số.Điều đầu tiên khiến tôi chú ý ở cănphòng của Lajwanti là sự sạch sẽ hếtmức của nó. Đó là căn phòng sạch sẽnhất mà tôi từng thấy. Sàn phòng lát đáđược lau chùi đến bóng loáng. Không hềcó một vết bụi. Giường được sắp xếp

Page 842: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

gọn gàng, ngay đến một nếp nhăn trêntấm khăn trải giường bằng cotton cũngkhông thấy. Có những vật trang trí nhonhỏ được bày trên mặt lò sưởi với độchính xác về mặt hình học. Mọi thứ đềucực kỳ gọn gàng sạch sẽ. Thậm chí cáibếp trông cũng sạch đến nỗi tôi gần nhưcó thể hình dung ra bồ hóng từ bếp củachị ắt phải trắng chứ không đen. Shankarvà tôi ngồi trên ghế; Lajwanti ngồi trêngiường, quấn tấm sari màu hồng nhạt.Chị có vẻ rất phấn khởi và kể với chúngtôi rằng chị đã bắt đầu tìm một chàng rểphù hợp cho em gái, cô Lakshmi, ngườigiờ đây đã mười chín tuổi.

“Thế còn chị thì sao?” tôi hỏi chị.

Page 843: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Chẳng phải chị là chị thì phải kết hôntrước sao?”

“Đúng, tôi nên như vậy,” chị đáp.“Nhưng với Lakshmi tôi không chỉ làmột người chị gái, tôi còn là cha là mẹ từkhi cha mẹ con bé mất cách đây nămnăm. Đó là lý do khiến tôi không thểhành động một cách ích kỷ, chỉ nghĩ chobản thân mình. Một khi gả chồng cho emtôi xong, coi như trách nhiệm của tôi đãhoàn thành và khi đó tôi có thể tìm hoàngtử của mình.”

“Vậy chị định tìm chàng rể phù hợp bằngcách nào?”

Page 844: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Hai tháng trước tôi đăng quảng cáo trêntờ báo tiếng Hindi Dainik Ujana, và nhờphước lành của nữ thần Durga nên phảnhồi rất tốt. Nhìn xem có bao nhiêu thưgửi đến này.” Chị đưa ra cả một bó thưvà phong bì. Chị chọn từ đó ra sáu tấmảnh và đưa cho chúng tôi xem. “Nói chotôi biết, trong số này cậu nào hợp vớiLakshmi đây?”

Shankar và tôi ngắm nghía các chú rểtương lai. Chúng tôi tìm thấy khiếmkhuyết ở hầu hết bọn họ. Người thì trôngquá già. Người thì có điệu cười hiểm ác.Người thì xấu xí. Người lại có một vếtsẹo. Một bức trông không khác gì ảnh tùnhân trong hồ sơ cảnh sát. Chỉ còn lạimỗi một bức ảnh. Đó là ảnh chụp một

Page 845: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

thanh niên đẹp trai với kiểu tóc hợp thờitrang và bộ ria mép rậm. “Đúng, anhchàng này trông có vẻ khá nhất trongbọn,” tôi nói với Lajwanti. Shankar cũnggật đầu nhiệt liệt tán thành. “Q Gqft PdzWku,” cậu ấy nói.

Lajwanti hài lòng với sự lựa chọn củachúng tôi. “Cậu ấy cũng là sự lựa chọncủa tôi. Không chỉ trông dễ ưa nhất, cậuấy còn là người có trình độ nhất và xuấtthân từ một gia đình tử tế. Các cậu cóbiết cậu ấy là một viên chức cao cấp củanhà nước không?”

“Thật ư? Anh ta làm gì?”

Page 846: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Cậu ấy là một viên chức trong ngànhmía đường của quận. Lakshmi sống vớicậu ấy sẽ sướng như một bà hoàng. Vậytôi có nên bắt đầu thương lượng với giađình cậu ấy không? Hay cứ để ơn phướccủa thần Durga thúc đẩy quá trình này?”

“Tất nhiên, hãy tiến hành ngay khôngchậm trễ.”

Tối đó Lajwanti đãi chúng tôi một bữaăn ngon tuyệt, gồm bánh puri, bánhkachori, khoai tây, đậu lăng, muttarpaneer, được bày trên những chiếc đĩabằng thép sạch đến nỗi có thể chập đôilại thành gương. Tôi cảm thấy gần như cólỗi khi ăn bằng bộ đồ ăn sạch bóng của

Page 847: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chị và cứ lo chúng sẽ bị xước. Tôi khôngnhịn được bèn hỏi chị, “Lajwanti, làmthế nào mà nhà chị sạch sẽ ngăn nắp thế?Chị nuôi một người hầu gái à?”

Chị tỏ ra cảm kích trước sự chú ý củatôi. “Đừng đùa tôi. Làm thế nào một côhầu lại có thể thuê cho mình một cô hầuchứ? Tôi là người giữ cho căn nhà cựckỳ sạch sẽ và ngăn nắp. Đó là thói quencủa tôi từ khi còn nhỏ. Tôi không thểsống trong một căn nhà bẩn thỉu. Hễ nhìnthấy một vết bẩn trên sàn, một mẩu thứcăn dính trên bàn ăn hay một vết nhăn trênkhăn trải giường là các ngón tay tôi lạingứa ngáy. Trước kia mẹ tôi từng nói,‘Lajwanti thậm chí không thể chịu đựngđược một chiếc lá từ trên cây rơi xuống

Page 848: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

không đúng chỗ.’ Đó là lý do tại saoRani Sahiba rất hài lòng về tôi. Hômtrước tôi nghe lỏm được bà ấy nói vớivợ ông cảnh sát trưởng rằng Lajwanti làcô giúp việc tốt nhất bà ấy có và bà ấysẽ không bao giờ để tôi đi khỏi đây.” Chịấy cười rạng rỡ vì hãnh diện.

“Đúng thế, tôi đồng ý, chị là cô giúpviệc cừ nhất thế giới. Nhưng tốt hơn chịkhông nên đến phòng tôi, nếu không chịsẽ phát ốm lên mất.”

Shankar cũng đồng ý rằng Lajwanti làngười giúp việc cừ nhất. “Q GkrzGxesxipq,” cậu ấy nói và toét miệngcười rạng rỡ.

Page 849: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Hôm nay, những khách hàng cuối cùngcủa tôi là một nhóm bốn sinh viên đạihọc giàu có đến từ Delhi. Họ là nhữngngười trẻ tuổi ồn ào, diện quần bò xịn vàđeo kính râm nhập ngoại, đưa ra nhữnglời bình luận hỗn xược về Taj Mahal,không ngừng trêu ghẹo nhau và thổ ranhững câu đùa tục tĩu. Cuối buổi thămquan có hướng dẫn viên này, họ khôngchỉ trả tiền công mà còn boa đậm cho tôi.Sau đó họ mời tôi đi chơi đêm với họtrên chiếc xe minivan có người lái thuê.“Hướng dẫn viên Raju, hãy đi với chúngtôi, chúng tôi sẽ làm cho cậu sungsướng,” họ nài nỉ. Thoạt đầu tôi khướctừ, nhưng họ cứ nài nỉ mãi và tôi biết ơnhọ vì khoản tiền boa hậu hĩnh đến nỗikhông thể từ chối được. Tôi nhảy lên xe.

Page 850: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Trước tiên chúng tôi đến khách sạn Cungđiện. Đó là lần đầu tôi đặt chân đến mộtkhách sạn năm sao. Tôi ngồi trong nhàhàng có máy lạnh của khách sạn, ngắmnhững bộ đèn chùm tỏa ánh sáng êm dịulấp lánh, những người phục vụ mặc chếphục, thưởng thức nhạc không lời êm ái,nhìn các vị khách ăn mặc sang trọng phôra sự giàu có và uy quyền. Đàn ông nóibằng giọng trầm tự tin, phụ nữ thì giốngnhư những cô búp bê thanh tú. Thức ănkhiến người ta ứa nước miếng. Một cậucon trai trong nhóm đưa thực đơn chotôi. “Này, Raju. Cứ gọi bất cứ món gìcậu thích.” Tôi nhìn thực đơn và gần nhưngộp thở khi thấy giá tiền. Một đĩa thịt gàchiên bơ có giá sáu trăm rupi! Tại cáiquán cóc gần khu nhà phụ tôi có thể mua

Page 851: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

một đĩa y như thế mà chỉ mất có nămmươi lăm rupi. Nhưng tôi hiểu ở đây bạnkhông chỉ trả tiền thức ăn mà còn trả chokhông khí của khách sạn. Các cậu contrai gọi gần như tất cả các món ghi trênthực đơn và hai chai whisky Scotch.

Cảnh sang trọng này khiến tôi khó chịu.Ở Mumbai, Salim và tôi mò đến các đámcưới của nhà giàu để được ăn miễn phínhưng chúng tôi chưa bao giờ cảm thấyphẫn uất về sự giàu có của họ. Nhưngnhìn những cậu con trai giàu có này tiêutiền như rác, tôi lại bị bóp nghẹt bởi ýthức hoàn toàn mới về sự thiếu thốn. Sựtương phản với cuộc sống không hoànhảo của tôi giày vò tôi bằng tác động củasự đau đớn về thể xác. Chẳng có gì đáng

Page 852: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

ngạc nhiên khi cái đói trong tôi teo đi rồichết hẳn, bất chấp hàng bao nhiêu thứcăn hấp dẫn bày tú hụ trên bàn. Chính khiđó tôi nhận ra mình đã thay đổi. Và tôi tựhỏi không biết người ta cảm thấy như thếnào khi không còn mong muốn gì nữa vìbạn đã đáp ứng cho họ mọi thứ, làm họngạt thở trong tiền bạc thậm chí từ trướckhi họ được sinh ra. Sự tồn tại mà khôngcó mong muốn gì có phải là điều rất đángao ước không? Và liệu sự thiếu thốnniềm khao khát có tốt hơn chính sự thiếuthốn thuần túy không? Tôi nghĩ về nhữngcâu hỏi này, nhưng không đạt được câutrả lời thỏa mãn nào.

Sau khi đã ăn đủ thức ăn, uống đủ

Page 853: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

whisky, các cậu con trai lại bảo tôi lênchiếc minivan.

“Giờ chúng ta đi đâu?” tôi hỏi.

“Rồi cậu sẽ biết,” họ nói rồi cười phálên.

Người lái xe đưa chúng tôi qua nhữngđường phố hẹp và những khu chợ đôngđúc tiến về vùng ngoại ô của Agra. Cuốicùng anh ta cho xe chạy vào một khuđịnh cư trông rất lạ nằm gần đường quốclộ được gọi là Basai Mohalla. Ở lối vàokhu đó có một bảng thông báo: “Vào khuvực đèn đỏ bạn phải chịu mọi rủi ro.

Page 854: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Hãy luôn nhớ sử dụng bao cao su. Phòngbệnh AIDS, giữ lấy mạng sống.” Tôikhông hiểu hai chữ đèn đỏ trên bảngthông báo ám chỉ điều gì. Chẳng căn nhànào trong tầm mắt tôi có gắn đèn đỏ. Cóít nhất một tá xe tải đỗ bên đường. Mấyđứa trẻ đi chân đất la cà trên đường -không thấy bóng dáng mẹ chúng đâu.Tiếng nhạc và tiếng lục lạc đeo trên châncác vũ công văng vẳng trong không gianđêm. Ở phía xa, tôi có thể nhìn thấy máivòm và những ngọn tháp của Taj Mahallấp lánh dưới ánh trăng vàng. Quầngsáng của mặt trăng và toàn cảnh của lăngmộ cẩm thạch thậm chí khiến cả lớp lớpnhững ngôi nhà tạm bợ một hoặc hai tầngbụi bặm và bẩn thỉu này cũng đều nhuốmchút bụi vàng.

Page 855: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Mấy cậu sinh viên bước xuống xe tiến vềmột khu nhà nhỏ. Tôi lưỡng lự, nhưng họkéo tôi đi. Giờ tôi nhận thấy khu này khátấp nập. Những gã đàn ông trông có vẻgớm guốc mặc pyjama kurta lởn vởntrước nhà, bỏm bẻm nhai trầu. Tôi nhìnthấy những cô gái ở các độ tuổi khácnhau chỉ mặc váy lót dài và áo cánh, trátbự phấn và đeo đồ trang sức, ngồi trêncác bậc lên xuống. Vài cô liếc mắt vevãn chúng tôi và giơ ngón tay thực hiệnnhững cử chỉ khiêu dâm khêu gợi. Giờthì tôi đã hiểu khu vực đèn đỏ là gì. Đólà nơi gái mại dâm hoạt động. Tôi đãnghe nói về sự tồn tại của đườngFalkland ở Mumbai và đường G.B ởDelhi, nhưng tôi chưa bao giờ thực sựđến thăm một khu đèn đỏ. Tôi thậm chí

Page 856: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

còn không biết ở Agra có một khu nhưthế. Đêm nay quả thực đang trở thànhmột đêm dành cho những trải nghiệm mớicủa tôi.

Mấy cậu con trai bước vào một căn nhàhai tầng rộng rãi trông đỡ tồi tàn hơnnhững căn nhà khác, không quên kéo tôivào cùng. Chúng tôi bước vào một phòngchờ thông với các hành lang hẹp dẫn tớimột dãy phòng nhỏ.

Một người đàn ông đón chúng tôi. Gãcòn trẻ, khuôn mặt có vết sẹo và đôi mắtgian giảo. “Xin hoan nghênh, các quýông, các ông đã đến đúng chỗ rồi đấy.Chúng tôi có những cô gái trẻ đẹp nhất

Page 857: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Agra,” gã nói.

Các cậu con trai hội ý riêng với gã, đàmphán giá cả. Một tập tiền được trao tay.“Chúng tôi trả cả cho cậu rồi, Raju ạ. Điđi, và vui vẻ bằng tiền của chúng tôinào,” họ nói, rồi mỗi người biến vào mộtcăn phòng cùng một cô gái. Tôi bị bỏ lạimột mình ở phòng chờ. Ngay sau đó, mộtngười đàn bà lớn tuổi nhai paan tới đưatôi đi cùng bà ta. Tôi theo bà ta lên tầngtrên. Bà ta dừng lại trước một cánh cửagỗ sơn xanh và bảo tôi vào phòng. Sauđó, với những bước chân mệt mỏi, bà taxuống cầu thang.

Tôi không quyết định nổi mình nên vào

Page 858: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

phòng hay quay ra xe. Một phần trí ócbảo tôi rời khỏi đó ngay lập tức. Nhưngphần khác lại thúc ép tôi ở lại, và tôi bịdồn ép bởi sự tò mò gần như bất thường.Trong những bộ phim tiếng Hindi mà tôiđã xem, nhân vật nữ chính hành nghề mãidâm chắc chắn là một cô gái tốt bụng bịép phải làm cái nghề này. Kết thúc bộphim cô gái bán dâm thế nào cũng tự tửbằng cách uống thuốc độc. Tôi tự hỏiliệu có phải mình bị đưa đến cái nhà thổnày là có mục đích hay không. Phảichăng có một nhân vật nữ chính đang đợitôi phía sau cánh cửa này. Liệu có phảitôi là người hùng của cô ấy, người cónhiệm vụ đến cứu cô ấy. Phải chăng tôicó thể thay đổi kết cục và ngăn khôngcho cái chết đến với cô ấy.

Page 859: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Tôi đẩy cánh cửa rồi bước vào phòng.

Đó là một căn phòng nhỏ có một chiếcgiường kê ở chính giữa. Không hiểu saotôi chẳng chú ý gì đến xung quanh. Mắttôi chỉ bị hút vào cô gái vận sari màuhồng tươi đang ngồi trên giường. Cô cónước da ngăm đen và xinh đẹp, với đôimắt dễ thương được viền phấn côn, đôimôi tô son gợi cảm và mái tóc đen dàitết đuôi sam được điểm những bông hoatrắng thơm ngát. Cô đánh phấn rất đậmvà cả cổ lẫn hai cánh tay đều đeo đồtrang sức.

“Xin chào,” cô nói. “Đến ngồi ở giườngvới em đi.” Lời thốt ra từ miệng cô nghe

Page 860: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

như những nốt nhạc từ cây đàn piano.Tôi miễn cưỡng bước tới chỗ cô. Cô ấycảm nhận được sự ngần ngại của tôi bènnở nụ cười. “Đừng lo. Em không cắn anhđâu.”

Tôi ngồi xuống giường cạnh cô. Tôi để ýthấy khăn trải giường không được sạch,có những vết bẩn và những vệt ố kỳ lạ.

“Anh là người mới,” cô nói. “Tên anh làgì?”

“Ram Mohammad Thom - không,không... Raju Sharma,” tôi đáp, kịp ghìmlại đúng lúc.

Page 861: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Có vẻ như anh quên mất tên của mìnhtrong chốc lát.”

“Không - không đâu. Tên cô là gì?”

“Nita.”

“Nita gì?”

“Nghĩa là gì á?”

“Tôi muốn nói tên đầy đủ của cô là gì?Cô không có họ sao?”

Page 862: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Cô cười khúc khích. “Ngài đến nhà thổ,thưa ngài, chứ không phải phòng đăng kýkết hôn. Gái mại dâm không có tên họ.Giống như những con mèo con chó nuôitrong nhà, chúng em chỉ được gọi bằngtên không thôi. Nita, Rita, Asha,Champa, Meena, Leena, tùy anh chọn.”Cô nói bằng giọng vô cảm chẳng gợnchút cay đắng hay nuối tiếc.

“Vậy cô là gái mại dâm?”

Cô ấy lại cười. “Anh đúng là kỳ lạ. Nàyanh, khi đến Basai Mohalla, anh chỉ gặptoàn gái bán dâm thôi. Chắc chắn anh sẽkhông gặp mẹ và các chị em gái của anhở cái khu này của Agra rồi!”

Page 863: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Cô bao nhiêu tuổi?”

“Câu hỏi này thích hợp hơn đấy. Emmười bảy. Đừng có nói là anh muốn mộtcô còn trẻ hơn em đấy nhé. Em thấy anhtrông không quá mười sáu tuổi.”

“Tôi cũng mười bảy. Hãy nói cho tôibiết cô làm nghề này bao lâu rồi?”

“Quan trọng gì chứ? Tất cả những gì anhcần biết là em còn trinh hay không. Ồ,em không còn trinh đâu. Anh sẽ phải trảgấp bốn lần số tiền anh đã trả cho em nếumuốn một cô gái trinh. Nhưng cứ thử vớiem mà xem, em thậm chí còn tuyệt hơn

Page 864: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

cả một cô gái trinh. Anh sẽ không thấtvọng đâu.”

“Cô không lo có thể mắc bệnh sao? Cómột tấm bảng ở lối vào cảnh báo về bệnhAIDS đấy.”

Cô ấy lại cười, một tiếng cười trốngrỗng, rỗng tuếch. “Này, đây là nghề dànhcho em, không phải một sở thích. Nógiúp em kiếm được đủ tiền để nuôi thânvà nuôi gia đình. Nếu em không làm nghềnày, gia đình em đã chết đói từ lâu rồi.Những gái bán dâm như em biết vềAIDS. Nhưng thà ngày mai chết vì bệnhcòn hơn hôm nay chết vì đói, anh khôngnghĩ thế à? Giờ anh định tiếp tục hỏi hay

Page 865: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

làm gì đó nào? Sau này đừng có trách emlàm anh hết thời gian và Shyam đưakhách hàng mới vào. Em đang đắt kháchđấy.”

“Shyam là ai?”

“Anh ta là người dẫn khách của em. Emđưa tiền cho anh ta. Nào vào việc đi, emsẽ cởi sari.”

“Không. Đợi đã. Tôi muốn hỏi cô vàicâu nữa.”

“Này, anh đến đây để làm tình hay để nói

Page 866: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chuyện hả? Anh giống như cái gã phóngviên da trắng tới đây cùng với máy quayphim và máy ghi âm. Anh ta nói khôngquan tâm đến em mà chỉ đang tiến hànhmột cuộc nghiên cứu thôi. Nhưng em vừacởi áo choli ra là anh ta quên luôn cáinghiên cứu của anh ta. Âm thanh duy nhấttrong máy ghi âm là tiếng rên của chínhanh ta. Giờ để xem anh có giống y nhưanh ta không.”

Cô ấy giật áo của mình ra chỉ bằng mộtđộng tác. Cô ấy không mặc áo ngực. Haibầu vú rắc chắc của cô lộ ra tựa như cácvòm tròn của một Taj Mahal màu nâu.Chúng tròn trĩnh một cách hoàn hảo, mịnmàng và hai đầu vú chĩa ra như nhữngđỉnh tháp nhọn đẹp tuyệt. Miệng tôi khô

Page 867: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

không khốc. Hơi thở của tôi trở nên nônghơn. Tim tôi bắt đầu đập thình thịchtrong lồng ngực. Tay cô ấy lướt xuốngngực tôi và cô nhận thấy tôi cương cứng.Cô ấy cười, “Tất cả đàn ông đều giốngnhau. Khi nhìn thấy vú đàn bà là tất cảđạo đức của các anh chuồn ra ngoài cửasổ hết. Làm đi.” Cô ấy kéo tôi vào cô vàtôi trải qua một khoảnh khắc đê mê tộtđỉnh, thuần túy. Một dòng điện phóng quacơ thể tôi gây rung động hơn cả nhữngcơn sốc. Tôi run lên vì khoái lạc.

Sau đó khi chúng tôi nằm cạnh nhau dướichiếc quạt trần lắc lư và tôi cũng đã gópmột vết bẩn trên tấm khăn trải giường, tôihít mùi hương thơm ngát từ những bông

Page 868: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

hoa trên mái tóc đen huyền của cô và hôncô ấy một cách vụng về.

“Sao anh không nói cho em biết đây làlần đầu tiên của anh?” cô ấy nói. “Nếuanh nói, thì em đã nhẹ nhàng hơn. Nhưnggiờ thì đi đi, thời gian của anh hết rồi.”Cô ấy ngồi phắt dậy và bắt đầu thu nhặtquần áo của mình.

Sự lỗ mãng đột ngột của cô ấy làm tôibực mình. Năm phút trước tôi là ngườitình của cô, nhưng giờ tôi là một kháchhàng đã dùng hết thời gian của mình. Lúcđó tôi hiểu rằng khoảng thời gian thú vịđã thực sự trôi qua. Điều kỳ diệu đã tanbiến, và giờ đây khi không còn mờ mắt

Page 869: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

vì khao khát nữa, tôi nhìn thấy căn phòngtrong sắc màu thực của nó. Tôi thấy mộtchiếc cassette trên chiếc bàn tường,được nối với nguồn điện bằng một cáidây màu đen xấu xí. Tôi nhìn thấy nhữngmảng tường mốc đã bong sơn. Tôi nhìnthấy tấm rèm cửa sổ đỏ bạc màu sờn cũ.Tôi nhìn thấy các vết ố bẩn trên tấm khăntrải giường và những giọt nước mắt trênđệm. Tôi cảm thấy hơi ngứa, có lẽ là donhững con ghẻ rúc trên giường. Tôi hítcái mùi ẩm mốc và thối rữa của cănphòng. Mọi thứ giờ đây dường như đềudơ dáy và nhớp nhúa. Nằm trên cáigiường nhơ nhớp này tôi cảm thấy ô uếvà bẩn thỉu. Tôi cũng ngồi dậy và vội vãmặc quần áo.

Page 870: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Còn tiền boa cho em thì sao?” cô ấy hỏitrong khi mặc áo.

Tôi lấy từ trong ví ra tờ năm mươi rupivà đưa cho cô. Cô ấy nhét nó vào trongáo với vẻ biết ơn.

“Anh có thích chuyện đó không? Anh cóđến nữa không?” cô ấy hỏi.

Tôi không trả lời và vội vã rời khỏiphòng.

Sau đó, ngồi trong chiếc minivan quayvề thành phố, tôi ngẫm nghĩ về các câu

Page 871: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

hỏi của cô ấy. Tôi có thích chuyện đókhông? Có. Tôi có đến nữa không? Có.Một cảm giác mới lạ khiến tôi xaoxuyến, làm tôi choáng váng. Đó là tìnhyêu ư? Tôi tự hỏi mình. Tôi không biếtcâu trả lời, nhưng tôi biết điều này - tôiđã vào một khu vực đèn đỏ và phải tựchịu mọi rủi ro. Tôi đã gặp một gái mạidâm, đã quan hệ tình dục lần đầu tiên. Vàgiờ thì tôi mắc câu rồi.

Trong thành phố người ta đang hoangmang vì bệnh dại. Nhiều trẻ em đã chếtsau khi bị chó dại cắn. Bộ Y tế khuyêncác công dân cảnh giác hơn nữa và hãythực hiện các biện pháp phòng ngừa. Tôicảnh báo Shankar, “Cẩn thận khi đi rangoài nhé. Đừng đến gần con chó nào.

Page 872: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Cậu hiểu không?”

Shankar gật đầu.

Hôm nay đến lượt anh thợ sửa giàyBihari. Anh ta là người duy nhất cho tớigiờ chưa hỏi vay tiền tôi. “Raju, Nanheycon tôi ốm quá và đã vào điều trị tạibệnh viện tư của bác sĩ Aggarwal. Bácsĩ bảo tôi phải mua thuốc khẩn cấp màthứ thuốc ấy đắt lắm. Tôi đã cố gom gópđược bốn trăm rupi. Cậu có thể cho tôivay ít tiền không? Tôi xin cậu đấy.”

Tôi đưa cho Bihari hai trăm rupi, biếtrằng mình sẽ chẳng bao giờ lấy lại được

Page 873: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

số tiền đó. Nhưng anh ta vẫn không thểmua được tất cả các loại thuốc. Hai ngàysau, Nanhey, đứa con sáu tuổi của anh ta,chết tại bệnh viện.

Tối hôm đó Bihari trở về khu nhà phụvới xác thằng con được bọc trong mộttấm vải liệm trắng. Anh ta rõ ràng đãuống say và bước đi liêu xiêu. Anh ta đặtđứa con đã chết ở giữa cái sân trải sỏigần vòi nước do thành phố cung cấp vàgọi mọi người ra ngoài. Rồi anh ta chửirủa một thôi một hồi rất thậm tệ. Anh takhông chửi riêng một ai mà chửi tất cả.Anh ta chửi đám người giàu sống trongnhững ngôi nhà lộng lẫy không thèm quantâm đến người nghèo hầu hạ họ. Anh tachửi những tay bác sĩ giàu sụ lừa tiền

Page 874: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

của bệnh nhân. Anh ta chửi chính phủtoàn hứa hão trên giấy. Anh ta chửi tất cảchúng tôi chỉ biết giương mắt nhìn. Anhta chửi những đứa con anh ta vì chúng đãra đời. Anh ta chửi chính mình vì vẫncòn sống. Anh ta chửi Chúa đã tạo ramột thế giới bất công. Anh ta chửi thếgiới, chửi Taj Mahal, chửi hoàng đếShahjahan. Ngay cả cái bóng đèn điệntreo bên ngoài nhà anh ta vốn đã có lầnlàm Nanhey bị điện giật hay cái vòinước do thành phố cung cấp cũng khôngthoát khỏi cơn giận dữ của anh ta. “Cáithứ vô dụng này, khi chúng tao cần, thìmày chẳng cho nổi hai giọt nước, nhưngkhi con trai tao dùng, thì mày lại chophép nó nô giỡn suốt hai tiếng liền đếnnỗi nó mắc viêm phổi. Rồi mày sẽ sớm

Page 875: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

bị nhổ đi thôi, mày sẽ bị han gỉ dưới địangục,” anh ta chửi rủa và đá cái vòinước. Sau nửa giờ chửi rủa gào hétkhông ngừng, anh ta đổ sụp xuống sânnức nở. Anh ta ôm đầu đứa con đã chếttrong tay và khóc than cho tới khi cạn cảnước mắt, khan cả tiếng.

Trong phòng mình, tôi nằm trên giườngnghĩ về những bất công của cuộc đời.Hình ảnh Nanhey bé bỏng nô đùa trongkhu nhà phụ vụt qua trí óc tôi. Tôi muốnkhóc, nhưng những giọt nước mắt khôngchịu chảy ra. Tôi đã nhìn thấy quá nhiềuxác chết. Vậy nên tôi kéo cái chăn trắngnhăn nhúm lên qua đầu và bắt đầu ngủ.Và tôi nằm mơ thấy một Taj Mahal trongmột sắc nâu đặc biệt. Một Taj Mahal với

Page 876: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

hai vòm tròn tuyệt đẹp.

Một tuần sau tôi trở lại thăm Nita. Lầnnày tôi phải trả tiền đầy đủ cho Shyam,tay dắt khách cho cô ấy. Ba trăm rupi.Tôi nằm trên chiếc giường bẩn thỉu củacô ấy, làm tình và nghe cô ấy nói nhữngchuyện tục tĩu.

“Vậy là em thích làm gái mại dâm?” tôihỏi cô sau khi chúng tôi làm tình.

“Sao? Có gì xấu chứ? Đó cũng là mộtnghề, giống như những nghề khác.”

Page 877: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Nhưng em thích nó à?”

“Đúng. Em thích ngủ với người lạ. Nhưanh chẳng hạn. Nó giúp em có đủ tiền đểcung cấp cho gia đình. Và thứ Sáu nàoem cũng có thể đi xem một bộ phim mớitoanh ở rạp. Một cô gái còn có thể muốngì hơn nữa nào?”

Tôi nhìn vào đôi mắt nai của cô ấy vàbiết cô đang nói dối. Cô ấy là diễn viênđang đóng vai. Chỉ có điều cô ấy sẽkhông giành được giải thưởng nào, giốngnhư Neelima Kumari.

Nita càng có vẻ bí ẩn thì tôi càng muốn

Page 878: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

biết về cô ấy rõ hơn. Cô ấy làm trỗi dậytrong tôi một nỗi khao khát không giốngbất cứ khao khát nào tôi từng trải nghiệmtrước đó. Tôi có thể đã vào được bêntrong cơ thể cô ấy, nhưng giờ tôi muốnvào trong tâm trí của cô ấy. Vậy nên tôibắt đầu đi thăm cô vào các ngày thứ Haikhi Taj Mahal đóng cửa. Sau bốn nămchuyến thăm cuối cùng tôi đã thành côngtrong việc phá vỡ sự phòng thủ của côấy.

Cô kể với tôi rằng cô thuộc bộ lạc Bediađến từ huyện Bhind ở Madhya Pradesh.Bố mẹ cô hiện vẫn còn sống, cô có mộtanh trai và một người chị hiện đã có giađình riêng hạnh phúc. Ở địa phương củacô có một truyền thống là mỗi gia đình

Page 879: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đều có một người con gái làm việc nhưgái bán dâm của cộng đồng, được gọi làBedni. Cô gái này kiếm tiền cho gia đìnhtrong khi đàn ông tiêu tốn thời gian vàouống rượu và chơi bài. “Đó là lý do tạisao ở địa phương của chúng em, sự rađời của một đứa bé gái là một dịp ănmừng chứ không phải một lý do để buồnchán. Quả thực, mỗi đứa con trai là mộtcái nợ. Anh có thể tìm thấy các Bedniđến từ làng em trong các nhà thổ, trạm đỗxe tải, khách sạn và các quán hàng venđường, tất cả đều bán thân để kiếm tiền.”

“Nhưng tại sao mẹ em lại chọn em? Saobà ấy không chọn chị gái em?”

Page 880: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Nita bật ra tiếng cười trống rỗng. “Bởivì nhan sắc của em trở thành một cái bả.Mẹ em có quyền quyết định trong haiđứa con gái của bà đứa nào sẽ lấy chồngcòn đứa nào sẽ trở thành gái mại dâm.Bà chọn em làm Bedni. Có lẽ nếu trôngcũng bình thường như chị gái thì em đãkhông bị gửi tới đây. Em có lẽ đã đượcđến trường, đã kết hôn và có con. Giờ thìem ở trong cái nhà thổ này. Đó là cái giáem phải trả cho sắc đẹp của em. Vậy nênđừng có khen em đẹp.”

“Em làm nghề này bao lâu rồi?”

“Từ khi em đến tuổi dậy thì. Khi lễ bỏkhoen mũi nathni utherna và nghi thức

Page 881: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

trùm đầu sar dhakwana kết thúc, emđược cho rằng đã trở thành đàn bà. Vậylà ở tuổi mười hai, trinh tiết của emđược đem bán đấu giá cho người trả giácao nhất và em bị bán vào cái nhà thổnày.”

“Nhưng chắc chắn nếu muốn, em có thểbỏ nghề và lập gia đình, đúng không?”

Cô xòe tay ra. “Ai sẽ cưới một gái điếmchứ? Người ta nghĩ bọn em sẽ làm việccho đến khi cơ thể của bọn em bắt đầutàn tạ hoặc cho tới khi bọn em chết vìbệnh tật, tùy theo điều nào xảy ra sớmhơn.”

Page 882: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Anh biết một ngày nào đó em sẽ tìmđược hoàng tử của mình,” tôi nói, mắtrưng rưng lệ.

Hôm đó cô ấy không chịu nhận một đồngtiền boa nào của tôi.

Sau đó tôi ngẫm lại cuộc trò chuyện vớiNita và tự hỏi tại sao tôi lại nói dối côấy. Tôi thực lòng không muốn cô ấy tìmđược một hoàng tử nào khác. Ngay cảkhi không nhận ra điều đó thì tôi cũng đãyêu cô ấy mất rồi.

Cho đến giờ, ý niệm của tôi về tình yêuhoàn toàn dựa trên những gì tôi đã thấy

Page 883: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

trong những bộ phim Hindi, nơi nhân vậtnam và nhân vật nữ nhìn vào mắt nhaurồi suỵt, một phản ứng hóa học kỳ lạ nàođó xảy ra khiến tim họ đập rộn ràng vàdây thanh âm của họ ngứa ngáy, thế rồitiếp theo bạn sẽ thấy họ ca hát ở nhữngngôi làng Thụy Sĩ hay tại những khu muasắm ở Mỹ. Tôi cứ nghĩ mình đã trảinghiệm tia sáng chói lòa của tình yêu khitôi gặp cô gái vận salwar kameez màuxanh da trời trên toa tàu hỏa đó. Nhưngchỉ mùa đông năm ấy ở Agra, tình yêumới thực sự đến với tôi. Và lại một lầnnữa tôi hiểu rằng cuộc sống thực rất khácvới cuộc sống trong phim. Tình yêukhông xảy ra ngay tức khắc. Nó luồn vàotrong bạn rồi làm đảo lộn cuộc sống củabạn. Nó tô màu cho khoảng thời gian bạn

Page 884: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

thức và lấp đầy những giấc mơ của bạn.Bạn bắt đầu đi trên không khí và nhìnthấy cuộc sống trong những sắc thái mớilung linh. Nhưng nó cũng mang đến sựđau đớn ngọt ngào, sự hành hạ thú vị.Cuộc sống của tôi thu nhỏ lại chỉ cònxoay quanh những cuộc gặp gỡ đầy háohức với Nita và nỗi khao khát cô giữacác cuộc gặp gỡ đó. Cô đến với tôi ởnhững nơi kỳ cục nhất, vào những lúc kỳcục nhất. Tôi hình dung ra khuôn mặtxinh đẹp của cô ngay cả trong lúc tôiđang hướng dẫn cho một khách thamquan tám mươi tuổi bơ phờ. Tôi ngửithấy hương tóc cô ngay cả khi tôi đangngồi trong nhà xí. Tôi nổi da gà nghĩ tớichuyện làm tình của chúng tôi khi tôi muakhoai tây và cà chua ở chợ rau quả. Và

Page 885: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

trong sâu thẳm lòng mình tôi biết cô ấy lànàng công chúa của tôi. Khát vọng cháybỏng của đời tôi là một ngày nào đó sẽcưới được cô ấy. Nỗi lo lắng ám ảnh tôilà không biết cô ấy có đồng ý hay không.

Một chiếc xe jeep gắn đèn đỏ nhấp nháyđã đến khu nhà phụ của chúng tôi. Mộtviên thanh tra và hai cảnh sát bước từtrên xe xuống. Tim tôi thót lại. Nỗi sợhãi lạnh băng hình thành trong sâu thẳmtâm can tôi. Cuối cùng tôi cũng bị bắt vìnhững tội lỗi đã phạm phải. Đây là quyluật của đời tôi. Hễ tôi vừa mới bắt đầuđứng vững được một chút là y như rằngsố phận lại giật mạnh tấm thảm dướichân tôi. Thế nên rất có thể khi vừa mớikhám phá ra tình yêu thực sự, tôi sẽ bị

Page 886: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đưa đến một nhà tù, nơi mà, giống nhưhoàng đế Shahjahan, tôi sẽ ngồi trongcảnh giam cầm cô đơn mà khao khátNita, nàng Mumtaz Mahal của riêng tôi.

Viên thanh tra lấy từ trong xe ra mộtchiếc loa phóng thanh và phát đi mộtthông báo. Tôi cứ nghĩ ông ta sẽ nói,“Ram Mohammad Thomas, bí danh RajuSharma, có chịu ra đầu thú hay không?”Nhưng thay vì thế ông ta lại nói, “Tất cảcư dân sống trong khu nhà này có thể rangoài hết được không? Có một vụ cướpở ngân hàng Agra và chúng tôi có lý dođể tin rằng bọn cướp đang ở đây. Tôiphải tiến hành khám xét khu nhà này.”Nghe thấy thông báo đó, tôi cảm giác

Page 887: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

gánh nặng trong lòng được trút ra hết.Tôi mừng đến nỗi muốn chạy ra ôm lấyviên thanh tra.

Cảnh sát xông vào từng phòng và tiếnhành khám xét toàn diện. Họ vào phòngtôi, hỏi tên, tuổi, nghề nghiệp và hỏi tôicó thấy kẻ khả nghi nào đang lẩn lút ởkhu nhà này hay không. Tôi không nóicho họ biết tôi là một hướng dẫn viên dulịch không có giấy phép hành nghề. Tôinói tôi là sinh viên và mới đến sống ởkhu nhà này. Họ hài lòng với các câu trảlời của tôi. Họ nhìn xuống dưới gầmgiường tôi. Họ ngó vào bếp, gõ gõ xoongchảo, lật đệm lên rồi đi sang phòng bên.Viên thanh tra đi cùng đám cảnh sát.

Page 888: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Giờ họ đang ở trong phòng Shankar.

“Tên cậu là gì?” viên thanh tra hỏiShankar bằng giọng cục cằn.

“Hu Ixhz Qo Odxifxn,” Shankar đáp, cóvẻ hơi lúng túng.

“Gì cơ? Cậu có thể nhắc lại đượckhông?”

“Odxifxn.”

“Thằng khốn chết tiệt này, mày giỡn ôngà?” viên thanh tra tức tối nói, giơ dùi cui

Page 889: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chực đánh Shankar.

Tôi vội can thiệp. “Ngài thanh tra,Shankar có vấn đề về thần kinh. Cậu ấykhông nói được.”

“Vậy sao cậu không nói trước hả?” Ôngta quay sang mấy viên cảnh sát. “Sangphòng bên đi. Chúng ta sẽ chẳng moiđược gì từ một kẻ mất trí đâu.”

Trong ba giờ sau đó họ lục soát tất cả bamươi phòng và cuối cùng phát hiện ramột chỗ giấu tiền ở phòng của Najmi,anh nhà thơ để râu, người tự xưng là mộtngười viết ca khúc cho Bollywood. Tất

Page 890: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

cả chúng tôi đều sửng sốt khi phát hiệnra chàng thi sĩ trẻ tuổi của chúng tôi cònlà một tên cướp ngân hàng bán thời gian.Điều đó cho thấy vẻ bề ngoài dễ đánhlừa người ta lắm. Tôi hầu như không thểca thán. Những wallah ở khu nhà phụ nàycũng sẽ sửng sốt y như thế khi họ pháthiện ra cái quá khứ ba chìm bảy nổi củatôi!

Lajwanti đã đến phòng tôi, mang cho tôimấy cái bánh laddoo mới làm vẫn còngiòn lấy từ đền thờ thần Durga gần đó.Chị ấy rất phấn khởi.

“Này, Lajwanti, những cái bánh này là gìvậy? Chị được tăng lương à?” tôi hỏi chị

Page 891: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

ấy.

“Hôm nay là ngày hạnh phúc nhất đờitôi. Nhờ ơn phước của thần Durga, cuốicùng cái cậu quan chức của ngành míađường ấy đã đồng ý cưới Lakshmi. Emgái tôi bây giờ sẽ sống như một bàhoàng. Tôi đang chuẩn bị cho một đámcưới không thua kém bất cứ đám cướinào.”

“Nhưng còn của hồi môn thì sao? Nhàtrai không đòi hỏi gì à?”

“Không, không hề. Họ là gia đình khágiả. Họ không đòi tiền bạc gì hết. Họ chỉ

Page 892: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

yêu cầu mấy thứ lặt vặt thôi.”

“Chẳng hạn như thứ gì?”

“Chẳng hạn như một chiếc xe máy Baja,một cái máy xay hiệu Sumeet, năm bộvest hiệu Raymond và một số đồ trangsức bằng vàng. Trong bất kỳ trường hợpnào tôi cũng sẽ sắm đầy đủ choLakshmi.”

Tôi sửng sốt. “Nhưng Lajwanti à, nhữngthứ đó sẽ tiêu tốn của chị một số tiền khálớn đấy - ít nhất là mười vạn rupi. Chịkiếm đâu ra số tiền đó?”

Page 893: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Bấy lâu nay tôi đã dành dụm tiền chođám cưới của Lakshmi. Tôi đã gom gópđược gần năm mươi nghìn rupi rồi. Vàtôi sẽ mượn Rani Sahiba năm mươinghìn.”

“Chị có chắc là bà ấy sẽ cho chị mượnsố tiền lớn như thế không?”

“Tất nhiên. Tôi là người giúp việc tốtnhất của bà ấy mà.”

“Ồ, vậy thì chúc may mắn.”

Tôi tiếp tục gặp Nita, nhưng bầu không

Page 894: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

khí trong nhà thổ làm tôi ngạt thở. Và tôighét phải đối mặt với tay dắt gái Shyamcó đôi mắt gian giảo. Vậy nên, theo gợi ýcủa Nita, chúng tôi gặp nhau ở bênngoài. Thứ Sáu nào cô ấy cũng đi xemphim một mình. Tôi đi cùng cô ấy. Cô ấythích bỏng ngô. Tôi mua cho cô ấy mộtgói bỏng ngô to và chúng tôi ngồi ở hàngghế sau của rạp Akash Talkie bẩn thỉutối tăm. Cô ấy ngồi ăn bỏng ngô và cườikhúc khích trong khi tôi luồn tay vàotrong lớp váy muslin sờ cặp vú mịnmàng của cô ấy. Khi bộ phim kết thúc,tôi ra khỏi khán phòng trong tình trạngngười thì nóng, mặt thì đỏ, và không biếtchúng tôi đã xem một bộ phim tâm lý xãhội, phim kinh dị hay một bộ phim giậtgân. Bởi tôi chỉ dán mắt vào Nita thôi,

Page 895: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

và tôi hy vọng chuyện của chúng tôi dầndần nhưng chắc chắn sẽ trở thành mộtthiên tình sử.

Shankar vừa bước vào phòng tôi vừakhóc.

“Có chuyện gì vậy?” tôi hỏi.

Cậu ấy chỉ xuống đầu gối mình. Đầu gốicậu ấy bị rách và thâm tím. Ngay lập tứctôi thấy lo lắng. “Sao cậu lại bị thươngnhư thế này, Shankar? Cậu bị ngã à?”

Shankar lắc đầu. “X Akc Wqp Hz,” cậu

Page 896: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

ấy nói.

Tôi ước gì cậu ấy có thể nói cho ngườikhác hiểu được dù chỉ một lần. “Tớ xinlỗi, tớ không hiểu. Cậu đi ra ngoài và chỉcho tớ cậu bị thương như thế nào, đượckhông?”

Shankar dẫn tôi ra ngoài và điểm giaogiữa cái sân trải sỏi và đường chính. Cómột bức tường chắn thấp ở góc sân nơibọn trẻ trong khu nhà phụ thường nhảylên nhảy xuống.

“Yxi Ukj Ozz Pdxp Akc? Dq Wqp HzDznz,” Shankar nói và chỉ vào đầu gối.

Page 897: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Tôi dõi theo hướng tay cậu ấy và gật đầutỏ vẻ đã hiểu. Tôi đoán cậu ấy chắc hẳnđã nhảy từ trên tường xuống và làm mìnhbị trầy xước. “Đi nào, Lajwanti có túicứu thương để ở trong phòng. Tớ sẽ nhờchị ấy băng vết thương cho cậu.”

Tôi đã không nhìn thấy một con chó nhỏghẻ lở có bộ lông lốm đốm đen nằm thởhổn hển trên lề đường trải sỏi ngay dướichân bức tường, không nhìn thấy rớt rãichảy ròng ròng từ hàm răng trắng nhởnsắc nhọn của nó.

Một năm mới đã tới, mang đến hy vọngvà những mơ ước mới mẻ. Nita và tôiđều bước sang tuổi mười tám - tuổi được

Page 898: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

phép kết hôn. Lần đầu tiên tôi bắt đầunghĩ về tương lai, thậm chí tin mình cóthể có một tương lai. Một tương lai vớiNita ở bên. Tôi thôi không cho nhữngngười sống trong khu nhà phụ mượn tiềnnữa. Giờ tôi cần đến từng xu.

Hôm nay là thứ Sáu, cũng là một đêmtrăng tròn, một sự kết hợp rất hiếm hoi.Tôi thuyết phục Nita không đi xem phimmà cùng tôi đến Taj Mahal. Chúng tôingồi trên thềm đá cẩm thạch vào lúc tốimuộn đợi vầng trăng hiện ra phía saunhững đài phun nước và hàng bách xanhsẫm. Thoạt tiên có một tia sáng bạc chiếuqua những cây cao ở phía bên phải chúngtôi, khi vầng trăng cố nhô lên khỏi mộtcụm nhà thấp và đám tán cây, rồi, bất

Page 899: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

ngờ, nó hiện ra lung linh trên bầu trời.Màn đêm được vén lên và Taj Mahalphô ra tất cả vẻ lộng lẫy huy hoàng củanó. Nita và tôi đều khiếp sợ. Taj Mahalhiện ra tựa như một hình ảnh của thiênđường, một con ma óng ánh sắc bạc nhôlên từ dưới sông Yamuna. Chúng tôi siếtchặt tay nhau, không biết đến những đámkhách du lịch đã bỏ ra năm mươi đô lamỗi người để được ngắm Taj trong ánhsáng của một đêm trăng tròn.

Tôi ngắm nhìn Taj và ngắm nhìn Nita. Vẻtuyệt mỹ vô tri của Taj bắt đầu mờ nhạtso với vẻ hoàn mỹ của khuôn mặt cô ấy.Những giọt nước mắt bắt đầu trào rakhóe mi tôi, khi tất cả tình yêu tôi kìm

Page 900: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nén trong tim suốt mười tám năm tràodâng mãnh liệt. Tôi cảm thấy một sự giảiphóng cảm xúc tựa như một con đập bịvỡ, và lần đầu tiên tôi trải nghiệm nhữnggì mà hoàng đế Shahjahan chắc hẳn đãcảm thấy về Mumtaz Mahal.

Đó là giây phút tôi đã mong chờ suốtcuộc đời và đã chuẩn bị cho nó khá kỹcàng. Najmi, anh chàng thi sĩ để râu,trước khi vào tù đã để lại cho tôi mộtcuốn thơ Urdu, và tôi đã học thuộc lòngmột số đoạn thơ trữ tình. Vào lúc caohứng, Najmi thậm chí đã sáng tác mộtđoạn thơ trữ tình Ba Tư ca ngợi Nita đểtôi sử dụng. Đoạn thơ đó như sau:

Page 901: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Sắc đẹp của em là thứ thuốc tiên

Dành cho một cuộc đời mồ côi

Tôi sẽ chết vì tương tư, sẽ thankhóc từ dưới mồ

Nếu em chối từ không làm vợ củatôi.

Tôi cũng nhớ được nhiều đoạn đối thoạibất hủ trong những câu chuyện tình nổitiếng trên phim. Nhưng ngồi với Nitadưới thềm lăng Taj Mahal ngập tràn ánhtrăng tôi từ bỏ cái thế giới của thơ ca và

Page 902: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

phim ảnh. Tôi nhìn vào mắt cô ấy và hỏimột cách đơn giản, “Em có yêu anhkhông?” Và cô ấy trả lời chỉ bằng duynhất một từ, “Có.” Đối với tôi từ đó hàmchứa nhiều ý nghĩa hơn tất thảy những tậpthơ và những cuốn sách giới thiệu vềAgra. Và khi nghe thấy từ đó tim tôi đậprộn ràng vì vui sướng. Tình yêu mãnhliệt của tôi vượt ra khỏi trái đất, cất cánhbay lên bầu trời như một con diều. Vàkhi đó, lần đầu tiên, tôi cảm thấy TajMahal như một ngôi nhà có sự sống chứkhông phải một lăng mộ lạnh lẽo; vầngtrăng tròn phía trên đầu chúng tôi trởthành một vệ tinh cá nhân chiếu xuốngthứ ánh sáng bí mật, và chúng tôi cảmthấy hạnh phúc khi được tắm trong ánhsáng thiên đường của nó, trên thiên

Page 903: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đường độc nhất của chúng tôi.

Shankar chạy đến phòng tôi. “YkhzMjqyfgu. Gxesqipq qo ynuqic,” cậu ấythông báo và dẫn tôi tới phòng Lajwanti.

Lajwanti đang khóc trên giường. Nhữnggiọt nước mắt của chị ấy rơi xuống tựanhư những hạt trân châu nhỏ, những giọtnước mắt làm thẫm cả mặt vải của tấm gatrải giường không gợn nếp nhăn, dườngnhư lạc lõng trong căn phòng ngăn nắpđến khắc khổ của chị. “Có chuyện gì vậy,Lajwanti? Sao chị lại khóc?” tôi hỏi chịấy.

Page 904: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Vì cái mụ chó cái Swapna Devi đó. Mụấy không chịu cho tôi vay tiền. Giờ tôilàm thế nào lo được cho đám cưới củaem gái tôi đây?” chị ấy nói và lại nứcnở.

“Này, không ai trong khu nhà này có ngầnấy tiền. Chị không thể vay ngân hàngsao?”

“Hừ, ngân hàng nào lại đi cho một conhầu nghèo kiết xác như tôi vay tiền chứ?Không, giờ tôi chỉ còn một cách.”

“Cách gì? Hủy bỏ đám cưới của em gáichị ư?”

Page 905: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Nỗi tức giận lóe lên trong mắt chị ấy.“Không. Tôi sẽ không bao giờ làm thế.Có lẽ tôi sẽ phải làm những gì mà nhàthơ Najmi của chúng ta đã làm. Ăn cắptiền.”

Tôi nhảy phắt ra khỏi ghế. “Chị mất trírồi à, Lajwanti? Đừng có nghĩ tới chuyệnđó. Chị không thấy cảnh sát bắt Najma đinhư thế nào sao?”

“Đó là vì Najmi là tên ngốc. Tôi có mộtkế hoạch rất dễ thực hiện, và tôi sẽ chocậu biết vì cậu giống như em trai tôi vậy.Đừng nói cho ai biết chuyện này, thậmchí cả Shankar. Tôi đã nhìn thấy chỗ đểkét sắt nơi Swapna cất tất cả những thứ

Page 906: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

quý giá của bà ta. Trong phòng ngủ củabà ta có một bức tranh lớn được đóngkhung treo trên bức tường phía bên trái.Đằng sau bức tranh là một cái hốc có gắnchiếc két sắt. Bà ta để chìa khóa két sắtdưới đệm phía góc bên tay trái. Tôi đãcó lần bí mật quan sát bà ta mở két sắt.Nó chứa đầy tiền và đồ trang sức. Tôikhông định lấy trộm tiền vì việc đó sẽ bịphát hiện ngay lập tức, nhưng tôi đangtính sẽ lấy một chuỗi hạt. Bà ta cất trongkét nhiều chuỗi hạt đến nỗi sẽ không biếtmình bị mất một chuỗi đâu. Cậu nghĩsao?”

“Lajwanti, Lajwanti, hãy nghe tôi nói.Nếu chị coi tôi là em trai của chị, thì hãynghe theo khuyên của tôi. Đừng nghĩ tới

Page 907: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

cái kế hoạch này. Hãy tin tôi, tôi đãphạm pháp nhiều lần rồi và tôi biết sớmmuộn gì chị cũng bị bắt thôi. Và khi ấy,thay vì được dự đám cưới của em gái,chị lại ngồi quay máy xay ở một nhà tùnào đó.”

“Ồ, đàn ông các cậu rặt một lũ ẻo lả,”chị ấy phẫn nộ nói. “Tôi cóc quan tâmcậu nói gì. Tôi sẽ làm những gì tôi phảilàm.”

Thất vọng, tôi nhờ đến đồng xu cũ đángtin cậy của mình. “Nhìn này, Lajwanti,chị không tin tôi cũng chẳng sao. Nhưngchị hãy tin vào sức mạnh của đồng xumầu nhiệm này. Nó không bao giờ đưa

Page 908: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chị đi lầm đường đâu. Hãy xem nó chobiết điều gì nhé. Tôi sẽ gieo đồng xu.Nếu ngửa, chị sẽ không thực hiện kếhoạch của mình, nếu sấp, chị cứ làmnhững gì chị muốn. OK?”

“OK.”

Tôi gieo đồng xu. Nó ngửa. Lajwanti thởdài. “Có vẻ như đến cả vận may cũngchống lại tôi. OK, tôi sẽ về làng và cốhuy động tiền từ vị tộc trưởng quen biếttôi. Hãy quên những gì chúng ta đã nói đinhé.”

Ba ngày sau, Lajwanti khóa cửa phòng,

Page 909: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

xin nghỉ làm một tuần, và về quê.

“Anh muốn em thôi làm gái bán dâm,”tôi nói với Nita.

Nita đồng ý. “Em không muốn chết trướckhi hai mươi tuổi giống như Radha.Raju, hãy đưa em ra khỏi đây.”

“Anh sẽ đưa em ra khỏi đây. Anh có nênnói chuyện với Shyam về việc nàykhông?”

“Có, chúng ta phải có được sự đồng ýcủa anh ta.”

Page 910: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Ngay tối hôm đó tôi nói chuyện với taydắt mối. “Nghe này, Shyam, tôi yêu Nitavà muốn cưới cô ấy. Cô ấy sẽ không làmviệc ở nhà chứa nữa.”

Shyam nhìn tôi từ đầu đến chân như thểtôi là một con côn trùng. “Tao hiểu rồi,vậy ra mày đã nhồi vào đầu óc nó tất cảnhững ý nghĩ ngớ ngẩn đó. Nghe này,thằng khốn, không ai có thể bảo Nitangừng làm việc ở nhà chứa. Chỉ tao mớicó thể bảo nó ngừng. Và tao không muốnnó ngừng. Nó là con ngỗng đẻ trứngvàng. Và tao muốn những quả trứng đótiếp tục được đẻ ra trong một thời giandài, dài.”

Page 911: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Thế có nghĩa là anh sẽ không bao giờđể cô ấy lấy chồng?”

“Tao có thể cho phép nó lấy chồng,nhưng chỉ với một điều kiện. Đó làngười đàn ông cưới nó phải đồng ý bồithường cho tổn thất thu nhập của tao.”

“Tổn thất thu nhập dự tính của anh là baonhiêu?”

“Để xem nào... bốn mươi vạn rupi. Màycó thể trả tao số tiền đó không?” Gã cườito rồi đuổi tôi đi.

Page 912: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Đêm đó tôi kiểm lại số tiền tiết kiệm củamình. Tôi có tổng cộng 480 rupi. Khoảncòn thiếu là 399,520 rupi.

Tôi cảm thấy tức giận đến mức chỉ muốnvặn cổ tên dắt mối. “Shyam sẽ không baogiờ đồng ý cho em lấy anh,” hôm sau tôinói với Nita. “Cơ hội duy nhất dành chochúng ta là bỏ trốn.”

“Không,” Nita sợ hãi nói. “Người củanhà chứa thế nào cũng tìm ra chúng ta.Năm ngoái Champa đã cố trốn đi vớimột người đàn ông. Bọn họ tìm ra cô ấy,đánh què chân người đàn ông, và bỏ đóicô ấy mười ngày liền.”

Page 913: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Nếu thế anh sẽ phải giết chết Shyam,”tôi nói, ánh thâm hiểm lóe trong mắt.

“Không,” Nita phản đối kịch liệt. “Hãyhứa với em anh sẽ không bao giờ làmchuyện đó.”

Tôi ngạc nhiên. “Nhưng tại sao?”

“Bởi vì Shyam là anh trai em.”

Một chiếc xe jeep gắn đèn đỏ nhấp nháyđã đến khu nhà của chúng tôi. Cảnh sáttỏa ra. Lần này có một viên thanh tramới. Tất cả chúng tôi lại bị gọi ra.

Page 914: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Nghe đây, những kẻ vô tích sự, mộtviệc rất nghiêm trọng đã xảy ra. Có kẻ đãlấy cắp chuỗi ngọc lục bảo rất quý từ nhàbà Swapna Devi. Ta ngờ rằng kẻ trộm làmột trong số các người, lũ khốn kiếp.Vậy ta cho các người cơ hội ra đầu thú,nếu không khi tóm được tên trộm, ta sẽđánh cho hắn nhừ đòn.”

Ngay tức khắc tôi lo cho Lajwanti,nhưng khi nhìn thấy chiếc khóa trên cửaphòng chị ấy và nhớ ra rằng chị ấy đã vềquê, tôi thở phào nhẹ nhõm. Thật tốt làchị ấy đã từ bỏ cái kế hoạch điên rồ đó,từ bỏ ý định lấy trộm một chuỗi hạt. Chịấy cứ nghĩ Swapna Devi sẽ không pháthiện ra nếu bị mất, giờ thì chỉ trong giâylát cảnh sát đã biết chuyện rồi.

Page 915: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Tất cả chúng tôi, từng người từng ngườimột, lần lượt bị tra hỏi. Tới lượtShankar, cảnh tượng y như trước lặp lại.

“Tên gì?” Viên thanh tra hỏi.

“Odxifxn,” Shankar đáp.

“Mày nói gì?”

“Q Oxqa Hu Ixhz Qo Odxifxn.”

“Đồ khốn, mày đang cố giỡn ông...” ông

Page 916: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

ta nói qua hai hàm răng nghiến chặt. Tôilại giải thích và viên thanh tra dịu đi.Ông ta phẩy tay ra hiệu cho Shankar luira.

Lần này cảnh sát rút đi tay không. Khôngcó chuỗi hạt nào và không có kẻ tình nghinào.

Tối hôm ấy một con chó nhỏ ghẻ lở cóbộ lông lốm đốm đen chết gần TajMahal. Chẳng ai để ý đến sự việc này.

Ngày hôm sau Lajwanti từ quê lên và chịấy bị bắt ngay lập tức. Một viên cảnh sátnhễ nhại mồ hôi lôi chị ấy từ trong phòng

Page 917: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

ra chiếc xe jeep có gắn đèn đỏ nhấpnháy. Chị ấy luôn miệng kêu gào.

Bất lực, tôi đứng nhìn cảnh tượng bày ratrước mắt mình. Tôi đứng cạnh Abdul,người làm vườn của cung điện Swapna.

“Abdul này, sao cảnh sát lại lôi Lajwantiđi? Sao Rani Sahiba không can thiệp?Xét cho cùng, Lajwanti là người hầu gáitốt nhất mà bà ấy từng có kia mà.”

Abdul nhe răng cười. “Chính Phu nhânđã gọi cảnh sát đến bắt Lajwanti.”

Page 918: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Nhưng tại sao?”

“Bởi vì Lajwanti đã lấy trộm chuỗi hạttừ két sắt của bà ấy. Hôm nay cảnh sátkhám nhà cô ta ở quê và đã tìm thấychuỗi hạt đó.”

“Nhưng làm thế nào mà Swapna Devi lạibiết Lajwanti đã lấy trộm chuỗi hạt? Khivụ trộm xảy ra chị ấy có ở đây đâu.”

“Bởi vì cô ta đã để lại phía sau một dấuhiệu làm lộ chân tướng. Cậu thấy đấy, côta không về quê ngay. Cô ta ở lại Agrachờ cơ hội đột nhập vào nhà mà không bịai để ý. Khi cô ta vào phòng ngủ lấy

Page 919: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

trộm chuỗi ngọc, Phu nhân đang dự tiệc.Nhưng trước khi đi dự tiệc, Phu nhân đãchải đầu ở trên giường và để mấy chiếcghim và kẹp tóc ở trên tấm ga trải giườngbằng sa tanh. Khuya hôm đó khi Phu nhânvề nhà, bà ấy phát hiện ra tất cả ghim vàkẹp tóc của bà ấy được xếp gọn gàngtrên bàn trang điểm. Sự việc này ngaylập tức cảnh báo bà ấy. Bà ấy kiểm trakét sắt và phát hiện ra mình bị mất mộtchuỗi ngọc. Vậy là bà ấy biết ngay kẻtrộm chẳng phải ai khác mà chính làLajwanti.”

Tôi đấm vào trán mình. Lajwanti khôngthể nhịn được mà cứ phải là một cô hầuhoàn hảo, ngay cả khi chị ấy thực hiệnmột vụ trộm!

Page 920: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Tôi cố đứng ra xin Swapna Devi giùmcho Lajwanti, nhưng bà ta chối từ với vẻkhinh bỉ lạnh lùng. “Ta quản lý khu nhàphụ này chứ không phải làm từ thiện. Tạisao cô ta cứ phải thu xếp một đám cướixa hoa như thế cho em gái cô ta chứ? Lũdân nghèo các người chớ nên cố quá sứcmình. Cứ ở trong giới hạn của mình thìcác người sẽ không gặp rắc rối.”

Hôm đó tôi cảm thấy thực sự căm ghétbà ta. Nhưng có lẽ bà ta nói đúng.Lajwanti đã phạm phải một sai lầm cơbản là cố bước qua cái ranh giới chiatách sự tồn tại của người giàu khỏi sự tồntại của người nghèo. Chị ấy đã phạm một

Page 921: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

sai lầm tai hại là mơ ước quá xa vờivượt quá điều kiện của mình. Mơ ướccàng lớn thì sự thất vọng càng sâu. Đó làlý do tại sao tôi có những mơ ước nhỏ bécó thể thực hiện được. Chẳng hạn nhưmơ ước cưới được một gái điếm sau khiđã trả cho người anh trai đồng thời là taydắt mối gian giảo của cô ấy khoản tiềnbốn mươi vạn rupi. Chỉ thế thôi.

Tôi chưa kịp hoàn hồn sau vụ Lajwantibị bắt thì một bi kịch khác đã ập đến.

Shankar đến phòng tôi, ho và nằm vậtxuống giường. Trông cậu ấy rất mệt mỏivà cậu ấy kêu đau cánh tay và đầu gối.“Q Xh Oqyf,” cậu ấy vừa nói vừa đập

Page 922: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đập tay.

Tôi sờ trán cậu ấy và phát hiện ra cậu ấybị sốt nhẹ. “Cậu bị cảm lạnh rồi, Shankarạ,” tôi bảo cậu ấy. “Về phòng nghỉ đi.Lát nữa tôi sẽ mang thuốc cho cậu uống.”Cậu ấy đứng dậy, nhón chân đi về phòngmình. Cậu ấy có vẻ bồn chồn và dễ khíchđộng.

Khuya hôm đó tôi đưa cho Shankar mấyviên thuốc giảm đau nhưng tình trạng cậuấy tiếp tục xấu đi. Sang đến ngày thứ haibệnh tình của cậu ấy trở nên trầm trọng.Cậu ấy không thể cử động cánh tay vàthét lên khi đèn bật sáng. Khó khăn lắmtôi mới cặp được nhiệt độ cho cậu ấy và

Page 923: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

tôi sửng sốt phát hiện ra nhiệt độ của cậuấy đã tăng vọt lên tới 103 độ F. Tôi lậptức đi tìm bác sĩ cho cậu ấy. Vị bác sĩlàm việc ở phòng khám của nhà nướcthẳng thừng từ chối đi với tôi vì thế tôibuộc phải tìm tới một bác sĩ tư. Ông bácsĩ đó đòi tôi trả tám mươi rupi mới chịutới khu nhà phụ của chúng tôi. Ông ấykhám cho Shankar rồi hỏi tôi gần đây cóthấy vết rách hay vết bầm tím nào xuấthiện trên người cậu ấy không. Tôi nóicho ông biết về cái đầu gối trầy xướccủa cậu ấy. Bác sĩ gật đầu và cho tôi biếtchẩn đoán của ông ấy. Shankar mắc bệnhdại - có lẽ từ một con chó điên. Đáng lẽcậu ấy nên đi tiêm vắc xin tế bào lưỡngbội và vắc xin phòng bệnh dại ở ngườingay khi bị nhiễm bệnh, nhưng giờ thì

Page 924: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

quá muộn rồi. Tình trạng của cậu ấy rấtnghiêm trọng. Chẳng bao lâu nữa cậu ấysẽ có biểu hiện sợ nước. Cậu ấy sẽ chothấy những dấu hiệu rối loạn, lẫn, thậmchí bị ảo giác. Cậu ấy có thể sẽ có nhữngcơn co thắt cơ và thậm chí là co giật. Rồicậu ấy sẽ bị cấm khẩu hoàn toàn khi dâythanh âm bị liệt. Cuối cùng cậu ấy sẽ rơivào tình trạng hôn mê và ngừng thở. Nóimột cách đơn giản, cậu ấy sẽ chết. Và tấtcả sẽ diễn ra trong vòng bốn mươi támtiếng đồng hồ.

Ông bác sĩ giải thích một loạt những điềuđáng sợ đó bằng cung cách ân cần khéoléo thông thường của mình. Tôi buồnlắm. Chỉ nghĩ tới cái chết của Shankarthôi tôi đã ứa nước mắt rồi. “Bác sĩ,

Page 925: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chẳng lẽ hoàn toàn không có cách gì đểcứu được Shankar sao?” Tôi van xin ôngấy.

“Ồ,” ông ấy ngập ngừng. “Cách đây mộttháng thì không có cách gì, nhưng tôinghe nói một loại vắc xin hoàn toàn mớiđang trong quá trình thử nghiệm vừađược nhập vào Ấn Độ. Nó được gọi làRabCure và hiện nay chỉ duy nhất nhàthuốc Gupta là có loại vắc xin đó.”

“Nhà thuốc đó ở Rakab Ganj phảikhông?”

“Đúng. Nhưng tôi không nghĩ cậu có đủ

Page 926: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

tiền để mua loại vắc xin đó.”

“Nó có giá bao nhiêu?” Tôi hỏi mà lòngnôn nao.

“Khoảng bốn mươi vạn rupi.”

Tôi ngẫm nghĩ về cái tình huống mỉa mainày. Việc chữa trị cho Shankar cần bốnmươi vạn rupi và tay dắt mối của Nitacũng đòi đúng ngần ấy tiền. Và tôi cóbốn trăm rupi trong túi.

Tôi không biết mình sẽ lấy tiền ở đâu đểchữa bệnh cho Shankar, nhưng tôi biết

Page 927: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

không thể bỏ mặc cậu ấy, vậy nên tôiquyết định đưa cậu ấy sang phòng tôi.Tôi bế cậu ấy trên tay. Mặc dầu gần bằngtuổi tôi nhưng người cậu ấy dường nhưphi trọng lượng. Chân tay cậu ấy rũxuống và tôi có cảm giác không phảimình đang bế một người sống mà là đangbê một bao khoai tây. Tôi để Shankarnằm trên giường còn mình nằm dưới sàn,một sự đền đáp đúng những gì cậu ấy đãlàm vì tôi gần hai năm trước, mặc dầugiờ đây chuyện đó như thể đã xảy ra cáchđây hai mươi năm rồi.

Shankar vật vã, trở mình và ngủ chậpchờn. Tôi cũng có một đêm khó khăn,giấc ngủ chập chờn với ác mộng vềnhững con chó và những đứa trẻ chỉ nói

Page 928: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

bằng những âm tiết vô nghĩa. Và rồi,bỗng nhiên, vào nửa đêm, tôi nghe thấymấy tiếng, “Mẹ ơi, mẹ ơi,” rất to. Tôichoàng tỉnh và thấy Shankar đang ngủngon lành. Tôi dụi mắt tự hỏi không biếtcó phải giấc mơ của Shankar đã bất ngờgặp giấc mơ của tôi hay không.

Suốt cả ngày hôm sau Shankar nằm bẹptrên giường, càng lúc càng yếu. Dù biếtcậu ấy đã bị kết án tử hình nhưng tôi vẫnhành động như thể cậu ấy chỉ bị cảm cúmnhẹ. Tim tôi tan vỡ khi nhìn khuôn mặthiền lành của cậu ấy và mường tượngrằng tôi sẽ không bao giờ còn được nhìnthấy khuôn mặt đó nữa. Thậm chí nhữngâm tiết vô nghĩa của cậu ấy ngày hôm nay

Page 929: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

dường như cũng giống những câu nói sâusắc đáng ghi nhớ.

Đêm buông xuống và Shankar bắt đầu cóbiểu hiện co giật cánh tay. Cậu ấy gặpkhó khăn khi uống nước và chỉ ăn mỗimột chiếc bánh chapatti với đậu lăng,món ưa thích của cậu ấy. Trán cậu ấynóng hầm hập. Tôi cặp nhiệt độ cho cậuấy và nhận thấy cậu ấy sốt tới 105 độ F.“Q Akip Sxip Pk Aqe Nxej,” cậu ấy nóivà bắt đầu khóc. Tôi cố hết sức an ủi cậuấy nhưng thật khó truyền được sức mạnhcho người khác khi chính ta cảm thấytrong lòng hoàn toàn trống rỗng.

Tôi lại ngủ chập chờn, và lại bị những

Page 930: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

con quỷ của quá khứ hành hạ. Khuya hômấy, khoảng gần hai giờ, tôi nghe thấytiếng gì đó từ giường của Shankar vọngtới, giống như có người đang kêu than.Tôi từ từ ngồi dậy, vẫn trong tình trạnghoàn toàn mất phương hướng. Tôi nhìnmặt Shankar. Mắt cậu ấy nhắm nghiền,nhưng môi mấp máy. Tôi căng tai ra nghexem cậu ấy lẩm bẩm những gì và suýtgiật nảy mình. Vì tôi dám thề là Shankarđã nói, “Xin đừng đánh con, mẹ ơi.”

“Shankar! Shankar!” Tôi bò lên giường.“Cậu vừa nói gì đó, đúng không?”

Nhưng Shankar đã hoàn toàn quên mấttôi, hoàn toàn chìm trong thế giới của

Page 931: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

riêng mình. Mắt cậu trợn ngược lên vàcậu ấy rõ ràng đang mê sảng. Ngực cậuấy rung lên như đang trong cơn co giật vàđờm dãi từ miệng chảy ra. “Sao mẹ lạiđuổi con đi, mẹ?” Cậu lẩm bẩm. “Conxin lỗi, đáng lẽ con nên gõ cửa. Làm saocon biết chú đang ở trong ấy với mẹ cơchứ? Mẹ, con yêu mẹ. Con đã vẽ nhữngbức tranh về mẹ. Cuốn nhật ký màu xanhda trời của con đầy những bức tranh vềmẹ. Những bức tranh về mẹ, con yêu mẹ,mẹ ạ. Con yêu mẹ rất nhiều. Đừng đánhcon, mẹ ơi. Con hứa con sẽ không kể vớiai, mẹ ơi, mẹ ơi, mẹ ơi...”

Shankar nói bằng giọng một đứa trẻ sáutuổi. Cậu ấy đã đi ngược trở lại một thờiđã qua từ lâu. Trở lại thời cậu ấy có mẹ.

Page 932: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Trở lại thời cuộc sống của cậu ấy, lờinói của cậu ấy, có ý nghĩa. Tôi khôngbiết tại sao bỗng nhiên cậu ấy lại có thểnói một cách có nghĩa và rành mạch nhưthế trong khi bác sĩ đã tuyên bố cậu ấy sẽhoàn toàn không nói được nữa. Nhưngtôi không muốn tìm lý do. Ai lại đi đặtcâu hỏi về một phép mầu bao giờ.

Đó là tất cả những gì tôi nghe được từShankar trong đêm đó, và sáng hôm saukhi thức dậy, cậu ấy lại trở thành cáingười mười sáu tuổi y như trước, ngườinói bằng những âm tiết vô nghĩa. Nhưngtôi nhớ cậu ấy đã nhắc tới cuốn nhật kýmàu xanh da trời. Tôi tìm quanh phòngcậu và phát hiện ra nó được giấu ở dưới

Page 933: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

gầm giường.

Cuốn nhật ký đó gồm những tờ giấy vẽlỏng lẻo, và tất cả đều là những bứctranh đẹp vẽ một người đàn bà bằng bútchì. Các bức vẽ rất chính xác, tỉ mỉ đếntừng chi tiết. Nhưng tôi sững sờ khôngphải vì sự xuất sắc của những bức vẽ màvì nhân dạng của đối tượng được vẽ. Bởivì người đàn bà trong các bức vẽ làSwapna Devi.

“Tớ biết cậu đã giấu tớ điều gì trong suốtthời gian qua, Shankar ạ. Tớ biếtSwapna Devi là mẹ cậu,” tôi nói vớiShankar và giơ cuốn nhật ký màu xanhlên.

Page 934: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Mắt cậu ấy mở to ngập tràn sợ hãi và cậuấy cố chộp lấy cuốn nhật ký từ tay tôi.“Cqrz Hz Wxyf Hu Aqynu,” cậu ấy thétlên.

“Tớ biết đó là sự thật, Shankar ạ. Tớbiết cậu đã phát hiện ra cái bí mật dơdáy của bà ta và đó là lý do bà ta đuổicậu ra khỏi nhà. Và đó là khi cậu bị mấtkhả năng nói như một đứa trẻ bìnhthường. Tớ nghĩ mẹ cậu đã sống với cáitội lỗi này trong suốt cuộc đời mình. Cólẽ đó là lý do bà ta trả tiền thuê phòngcho cậu và cho cậu tiền. Nhưng ngay bâygiờ tớ sẽ đi gặp mẹ cậu, yêu cầu bà tachi tiền chữa bệnh cho cậu.”

Page 935: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Ik, Ik, Ik, Lgzxoz Akip Ck Pk HuHjhhu,” cậu ấy kêu lên. Nhưng tôi đã lênđường tới cung điện Swapna để nóichuyện thẳng thắn với Rani Sahiba.

Thoạt đầu Rani Sahiba từ chối gặp tôi,tuyên bố bà ta chỉ gặp những người đã cóhẹn trước với bà ta. Tôi ở lì trên bậc cửatrong hai giờ, cho tới khi bà ta cuối cùngcũng mủi lòng.

“Rồi, sao cậu lại đến quấy rầy ta?” Bà tahỏi bằng giọng hách dịch.

“Tôi biết bí mật của bà, Swapna Deviạ,” tôi nói toẹt vào mặt bà ta. “Tôi đã

Page 936: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

phát hiện ra Shankar là con trai bà.”

Cái mặt nạ vương giả tuột ra trongkhoảnh khắc và mặt bà ta tái đi nhưng bàta lấy lại bình tĩnh cũng nhanh chẳng kémvà thái độ kiêu căng của bà ta lại quay rakhiến tôi ớn lạnh bằng sự khinh miệt củanó. “Đồ vô tích sự, sao mày dám đưa ramột lời cáo buộc thô bỉ như thế? Takhông có quan hệ gì với Shankar hết. Chỉvì ta thể hiện chút ít cảm thông với nó màmày biến nó thành con trai ta ư? Biếnkhỏi đây ngay, nếu không ta sẽ cho ngườitống cổ mày đi.”

“Tôi sẽ đi,” tôi nói với bà ta. “Nhưngchỉ sau khi nhận bốn mươi vạn rupi từ

Page 937: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

bà. Tôi cần tiền để chữa bệnh choShankar. Cậu ấy bị mắc bệnh dại.”

“Mày điên rồi à? Mày nghĩ ta sẽ đưa chomày bốn mươi vạn sao?” bà ta rít lên.

“Nhưng nếu tôi không có được số tiền đóthì Shankar sẽ chết vì chứng sợ nướctrong vòng hai mươi tư giờ tới.”

“Mày làm gì ta không quan tâm, nhưngđừng có quấy rầy ta.” Và sau đó bà tanói cái lời hằn học nhất mà tôi từng nghetừ một người mẹ. “Có lẽ nó chết đi là tốtnhất. Thằng bé tội nghiệp đó sẽ đượcgiải thoát khỏi cảnh khổ sở. Còn mày,

Page 938: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đừng có cả gan nhắc lại với ai cái lờixằng bậy rằng nó là con trai ta.” Bà tađóng cửa lại.

Tôi đứng trên bậc cửa nhà bà ta, nướcmắt giàn giụa. Tôi ít ra cũng còn đủ maymắn khi bị mẹ vứt bỏ từ lúc chào đời,nhưng Shankar tội nghiệp bị mẹ mìnhném đi giữa đường đời và giờ bà ta từchối không chịu nhấc một ngón tay lên đểngăn cái chết sắp xảy đến với cậu ấy.

Tôi quay về phòng của Shankar mà lòngnặng trĩu. Những lời nói của SwapnaDevi cứ vang vang bên tai tôi như tiếngbúa nện. Bà ta muốn Shankar chết nhưmột con chó điên. Chưa bao giờ sự

Page 939: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nghèo túng của mình lại làm tôi phẫn uấtnhiều như bây giờ. Ước gì tôi có thể giảithích cho con chó đã cắn Shankar rằngtrước khi cắn ai lẽ ra nó nên tìm hiểuxem người nó sắp tấn công có mua nổithuốc giải độc hay không.

Ngày hôm sau tôi làm một việc mà cảchục năm rồi tôi không làm. Tôi cầunguyện. Tôi tới đền thờ thần Durga, dânghoa cầu cho Shankar khỏi bệnh. Tôi tớinhà thờ thánh John thắp một ngọn nến choShankar. Tôi tới thánh đường KaliMasjid cúi đầu trước thánh Allah, cầuxin ngài rủ lòng thương Shankar. Nhưngngay cả sức mạnh của sự cầu nguyệncũng tỏ ra là chưa đủ. Suốt cả ngàyShankar vẫn đau đớn cực độ, đau hầu

Page 940: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

như khắp người. Hơi thở của cậu ấy cànglúc càng bất thường.

Đêm xuống. Đêm không trăng, nhưng ởkhu nhà phụ dường như không phải vậybởi vì ánh phản chiếu của hàng nghìnngọn đèn thắp sáng cung điện Swapnakhiến nó trông giống như một ngọn nếnkhổng lồ. Trong cung điện người ta đangtổ chức tiệc tùng. Ông cảnh sát trưởng đãtới, cả chánh án quận nữa, và cả một đámđông các doanh nhân, những người cóvai vế trong xã hội, các nhà báo nhà văn.Tiếng nhạc khe khẽ và tiếng cười vẳngtới khu nhà phụ. Chúng tôi nghe thấytiếng ly rượu chạm nhau lách cách, tiếngnói chuyện rì rầm, tiếng tiền xủng xoảng.

Page 941: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Trong phòng tôi có một sự yên lặng kỳlạ, sự yên lặng chỉ bị phá vỡ bởi tiếngthở khó nhọc của Shankar. Cứ khoảngnửa giờ cơ thể cậu lại bị những cơn cogiật hành hạ. Nhưng cậu bị quấy rầynhiều nhất bởi chứng co giật ở họng, vớithứ nước dãi chảy thành dây sền sệtkhiến cậu ấy rất khó chịu. Giờ chỉ cầnnhìn thấy một cốc nước là cậu ấy lên cơnco giật. Một cơn gió nhẹ nhất cũng gây rahậu quả tương tự.

Trong số vô vàn chứng bệnh có thể khiếncon người chết, có lẽ ác nghiệt nhất làchứng sợ nước, khi mà nước, cái thứđược cho là tạo ra sự sống, lại trở thànhnguyên nhân gây ra cái chết. Ngay cảbệnh nhân ung thư cũng có thể ấp ủ chút

Page 942: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

hy vọng, nhưng bệnh nhân mắc bệnh dạithì không.

Nhìn Shankar đang chết dần, tôi chỉ cóthể hình dung ra Swapna Devi chắc hẳnphải nhẫn tâm hết mức mới để con traibà ta chết theo cái cách khủng khiếp nàytrong khi bà ta đang tổ chức tiệc tùng tạinhà mình. May mà tôi đã ném khẩu Coltxuống sông, nếu không đêm nay nhất địnhtôi sẽ lại gây ra một vụ giết người nữa.

Càng về khuya, những cơn co giật củaShankar càng trở nên mau hơn, cậu ấythét lên đau đớn và bắt đầu sùi bọt mép.Tôi biết cái kết thúc đã đến gần.

Page 943: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Cuối cùng Shankar chết lúc mười hai giờbốn mươi bảy phút sáng. Ngay trước khichết cậu ấy có một khoảnh khắc minhmẫn nữa. Cậu ấy cầm tay tôi, thốt ra mộttiếng duy nhất, “Raju.” Sau đó cậu ấy giữchặt cuốn sổ màu xanh và kêu, “Mẹ ơi,mẹ ơi,” rồi nhắm mắt mãi mãi.

Agra trở thành thành phố chết chóc. Tôicó một xác chết trong phòng và một cuốnsổ màu xanh trong tay. Tôi lật các tranggiấy một cách bâng quơ, nhìn những bứcphác họa bằng bút chì vẽ một phụ nữ,một người mẹ nhẫn tâm. Không, tôi sẽkhông gọi bà ta là “người mẹ”, bởi vìgọi như thế là xúc phạm tất cả nhữngngười mẹ.

Page 944: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Tôi không biết phải phản ứng thế nàotrước cái chết của Shankar. Tôi có thể lahét và kêu gào giống như Bihari. Tôi cóthể chửi tất cả thần thánh trên trời và tấtcả các thế lực trên trái đất. Tôi có thểđập phá cánh cửa, ném đồ đạc, đá cộtđèn. Và sau đó tôi sẽ gục xuống mà khóc.Nhưng hôm nay nước mắt không chịuchảy ra. Một cơn thịnh nộ bỏng rẫy từ từdâng lên trong lòng tôi. Tôi giật cáctrang giấy khỏi cuốn sổ và xé chúngthành những mảnh nhỏ. Rồi, bất thìnhlình, tôi bế Shankar lên và đi về phíacung điện sáng trưng.

Mấy tay gác cổng mặc đồng phục chặnđường tôi, nhưng vừa nhìn thấy xác chếttrên tay tôi họ vội mở cổng ra. Tôi đi

Page 945: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

dọc con đường uốn lượn dành cho xechạy vào cung điện, nơi những chiếc xehơi nhập ngoại đắt tiền của khách khứađậu thành hàng, chiếc nọ nối chiếc kia.Tôi tiến đến cái cổng được trang hoàngvà nhận thấy nó mở sẵn đón chào. Tôibăng qua tiền sảnh lát đá cẩm thạch vàbước vào phòng ăn nơi khách khứa sắpdùng món tráng miệng. Tất cả các cuộctrò chuyện đều ngừng lại khi mọi ngườinhìn thấy tôi.

Tôi bước tới bàn ăn và khẽ đặt xác củaShankar xuống giữa bàn, giữa một chiếcbánh kem vani và một tô rasagullas.Những người phục vụ đứng im nhưtượng. Các thương gia ăn mặc bảnh bao

Page 946: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

ho hắng và cựa quậy trên ghế vẻ khóchịu. Những quý bà bấu lấy vòng cổ củamình. Ông chánh án quận và ông cảnh sáttrưởng nhìn tôi bằng ánh mắt lo ngại.Swapna Devi, ngồi ở đầu bàn, khoác tấmsari bằng lụa dày và mang cả đống đồtrang sức trên người, trông như thể sắpngộp thở. Bà ta cố gắng mở miệng, nhưngnhận thấy dây thanh âm của mình đã bịliệt. Tôi nhìn thẳng vào bà ta với tất cảsự khinh rẻ mình có thể tập hợp được vànói.

“Bà Swapna Devi, nếu đây là cung điệncủa bà, và bà là nữ hoàng của nó, thì hãythừa nhận vị hoàng tử này. Tôi đưa đếncho bà người con trai đã chết của bà,Kunwar Shankar Singh Gautam. Cậu ấy

Page 947: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chết cách đây nửa giờ, ở khu nhà phụ nơibà đã giấu cậu ấy trong suốt từng ấy năm.Bà đã không chịu chi tiền để chữa bệnhcho cậu ấy. Bà đã không làm tròn bổnphận của một người mẹ. Giờ hãy thựchiện trách nhiệm của một bà chủ nhà trọđi. Xin hãy lo đám tang cho người thuênhà không một xu dính túi của bà.”

Tôi nói xong, cúi đầu chào các vị kháchđang theo dõi với sự im lặng tuyệt đối,rồi rời khỏi cái cung điện ngột ngạt đóbước ra ngoài trời đêm mát mẻ. Tôi nghenói không một ai ăn tráng miệng.

Cái chết của Shankar tác động đến tôimột cách sâu sắc. Tôi ngủ, khóc rồi lại

Page 948: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

ngủ. Tôi không đến Taj Mahal nữa. Tôikhông gặp Nita nữa. Tôi không đi xemphim nữa. Tôi đã ấn cái nút “Tạm dừng”đối với cuộc sống của tôi. Trong khoảngnửa tháng sau cái chết của Shankar, tôiđi lang thang khắp Agra như con thú phátcuồng. Một tối cậu sinh viên Shakil pháthiện thấy tôi đứng bên ngoài phòngShankar nhìn chằm chằm vào cái khóacửa như một kẻ say rượu nhìn chaiwhisky. Bihari, anh thợ chữa giày, thấytôi ngồi bên cạnh vòi nước và nước chảythành giọt từ mắt tôi chứ không phải từcái vòi. Abdul, người làm vườn tại cungđiện Swapna, bắt gặp tôi đang đi nhónchân quanh khu nhà phụ giống nhưShankar thường làm. Đang giữa mùađông, nhưng với tôi thành phố trở nên

Page 949: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nóng nực và vắng vẻ đến mức hiu quạnh.Tôi cố để mình chìm vào sự tồn tại hỗnloạn của nó. Tôi cố trở thành một âm tiếtvô nghĩa trong chuỗi tiếng nói huyênthuyên không ngừng nghỉ của nó, và tôisuýt nữa đã thành công trong việc némmình vào trạng thái lơ ngơ.

Khi tôi thức tỉnh thì đã quá muộn. Cómột cú điện thoại từ trạm điện thoại côngcộng địa phương gọi tới và Shakil chạyđến báo cho tôi biết. “Raju, Raju, cóngười gọi điện nói rằng Nita đã gọi. Côấy muốn cậu đến phòng cấp cứu của bệnhviện Shinghania ngay bây giờ.”

Tôi cảm thấy vô cùng lo lắng khi nghe tin

Page 950: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đó và chạy ba dặm liền tới bệnh việnShinghania. Tôi tránh được trong gangtấc không đâm sầm vào một bác sĩ, suýtlàm lộn nhào một chiếc xe đẩy, và xôngvào phòng cấp cứu như viên thanh tra bấtthình lình xuất hiện để ngăn chặn vụcướp có vũ trang.

“Nita đâu?” tôi hỏi một y tá đang ngơngác.

“Em đây, Raju.” Giọng Nita nghe yếu ớt.Cô ấy nằm trên xe đẩy phía sau một ngănriêng có rèm che. Vừa nhìn thấy cô ấy tôiđã suýt ngất vì sốc. Khắp mặt cô ấy chỗnào cũng bầm tím còn môi bị méo đi mộtcách kỳ dị như thể cằm cô ấy bị biến vị.

Page 951: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Hai chiếc răng của cô ấy vẫn đang chảymáu và mắt trái thâm đen.

“Kẻ nào... kẻ nào đã khiến em ra nôngnỗi này?” tôi hỏi, gần như không nhận ragiọng mình nữa.

Cô ấy nói rất khó khăn. “Đó là mộtngười đàn ông đến từ Mumbai. Shyambảo em tới phòng hắn tại khách sạn Cungđiện. Hắn trói em lại và làm tất cảchuyện này với em. Những gì anh thấytrên mặt em chẳng là gì cả. Nhìn nhữnggì hắn đã làm với người em mà xem.”

Nita lật người sang một bên và tôi nhìn

Page 952: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

thấy những vết roi đỏ hằn sâu trên tấmlưng thon của cô, như thể ai đó đã dùngroi ngựa quật cô ấy. Sau đó cô ấy vén áolên và tôi gần như chết đứng. Ngực cô ấychi chít vết bỏng do điếu thuốc lá đangcháy gây nên, trông giống như những vếtrỗ xấu xí trên làn da nâu mịn màng củabầu ngực cô. Trước đây tôi đã từng nhìnthấy cảnh này.

Máu tôi bắt đầu sôi lên. “Anh biết ai đãlàm chuyện này với em. Hắn có nói tênhắn không? Anh sẽ giết hắn.”

“Em không biết tên hắn, nhưng hắn caovà...”

Page 953: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Đúng lúc đó Shyam bước vào phòng, taycầm gói thuốc. Vừa nhìn thấy tôi là gã đãtức điên lên. “Đồ khốn,” gã hét lên vàtúm cổ áo tôi. “Sao mày dám mò đến đâyhả? Chỉ vì mày mà Nita mới gặp chuyệnnày.”

“Anh điên à, Shyam?” Tôi kêu lên.

“Không, mày điên thì có. Mày nghĩ Nitalà tài sản của riêng mày, mày bảo nó bỏnghề và không ngoan ngoãn phục vụkhách hàng nữa. Mày có biết ngườikhách từ Mumbai đó trả cho nó baonhiêu không? Năm nghìn rupi. Nhưng emgái tao đã tin mày: chắc hẳn nó đã cưỡnglại ông ta và mày thấy chuyện gì đã xảy

Page 954: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

ra rồi đấy. Giờ để tao nói cho mày biếtmột điều. Nếu mày muốn gặp lại Nita thìhãy mang bốn mươi vạn rupi đến chotao. Còn nếu không gom nổi số tiền đấythì quên Nita đi. Nếu tao nhìn thấy màylảng vảng quanh bệnh viện, tao sẽ chongười giết mày đấy, hiểu chưa? Giờ thìbiến đi.”

Ngay lúc đó tôi có thể giết Shyam, bópcổ gã, làm gã tắc thở, hoặc dùng ngón taymóc mắt gã ra. Nhưng tôi nhớ tới lời hứavới Nita, và bằng cách nào đó tôi đã kìmnén được cơn giận đang trào sôi. Tôikhông tài nào chịu đựng nổi nếu phảinhìn khuôn mặt Nita thêm nữa, vậy là tôirời phòng cấp cứu. Tôi chỉ biết duy nhấtmột điều. Bằng cách này hay cách khác

Page 955: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

tôi phải kiếm được bốn mươi vạn rupi.Nhưng kiếm ở đâu bây giờ?

Tôi lập kế hoạch và chờ dịp Swapnakhông có nhà. Hai tối sau, tôi thấySwapna lái chiếc Contessa của bà ta đếndự tiệc trong thành phố và tôi đột nhậpvào địa phận cung điện Swapna qua mộtlỗ hổng trên bức tường bao. Lajwanti đãgiảng giải cho tôi về địa hình chi tiết củangôi nhà và chẳng khó khăn gì tôi cũngxác định được vị trí ô cửa sổ dẫn vàophòng ngủ của Swapna Devi. Tôi dùngxà beng nạy cánh cửa rồi bước vào trongphòng ngủ xa hoa của bà ta. Tôi không cóthời gian chiêm ngưỡng chiếc giường lớnbằng gỗ óc chó được chạm khắc hay

Page 956: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chiếc bàn trang điểm bằng gỗ tếch. Tôichỉ tìm một bức tranh lớn được đóngkhung và phát hiện ra nó nằm trên bứctường bên trái. Đó là bức tranh vẽ đànngựa với màu sắc rực rỡ và có chữ kýcủa một người tên là Husain. Tôi vội gỡbức tranh khỏi móc treo và phát hiện ramột cái hốc hình vuông ở trong tường nơigắn két sắt. Tôi nhìn xuống dưới góc đệmbên tay trái và không thấy chiếc chìakhóa nào ở đó. Tôi bị mất thăng bằngtrong giây lát nhưng rồi nhẹ cả người khiphát hiện ra chiếc chìa khóa ở góc đệmbên tay phải. Chìa khớp với ổ khóa vàcánh cửa két sắt nặng nề từ từ mở ra. Tôinhìn vào trong két và lại bị sốc. Két sắtgần như trống rỗng. Không có chuỗingọc, không vòng tay, vòng chân bằng

Page 957: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

vàng. Chỉ có bốn xấp tiền mỏng, ít giấytờ, một tấm ảnh đen trắng chụp một đứabé đang ở tuổi tập đi. Không cần phảinhìn thật gần tôi cũng biết đó là ảnh củaShankar. Tôi không hề thấy day dứt vềviệc khoắng cái két sắt này. Tôi nhét bốnxấp tiền vào túi áo, túi quần, đóng két sắtlại, trả bức tranh và chìa khóa về chỗ cũvà đi ra theo lối tôi đã vào.

Tôi chạy vội về phòng mình ở khu nhàphụ, khóa cửa lại rồi ngồi xuống đếmtiền. Bốn xấp tiền tổng cộng 399.844rupi. Tôi lục lọi khắp các túi quần, túi áocủa mình và tìm được 156 rupi. Hai móntiền đó gộp lại được đúng bốn mươi vạnrupi. Cứ như thể nữ thần Durga đã phùhộ cho tôi.

Page 958: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Tôi đút tiền vào một cái túi giấy màunâu, giữ chặt nó bằng tay phải và chạytới bệnh viện. Khi tôi vào phòng cấpcứu, một người đàn ông trung tuổi đeokính, mặt lởm chởm râu ria và mái tócrối bù va phải tôi. Tôi ngã xuống sàngạch và cái túi màu nâu tuột khỏi tay.Những tờ giấy bạc rơi tóe loe khỏi túi.Người đàn ông nhìn thấy những tờ bạc vàđôi mắt lóe lên tia sáng điên dại. Ông tabắt đầu nhặt những tờ bạc giống như mộtđứa bé phấn khích. Trong một thoáng tôingây người ra, tự hỏi không biết có phảimình đang nhìn thấy cảnh lặp lại của vụtrộm trên tàu hỏa hay không. Nhưng saukhi nhặt hết những tờ bạc, người đàn ông

Page 959: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

trả chúng cho tôi và chắp hai tay lại,“Tiền này là của cậu, nhưng tôi xin cậu,người anh em, hãy cho tôi mượn số tiềnnày. Xin hãy cứu mạng con trai tôi. Nómới chỉ mười sáu tuổi thôi. Tôi khôngthể chịu đựng được nếu phải nhìn nóchết,” ông ta van xin như một kẻ ăn mày.

Tôi vội nhét tiền vào chiếc túi giấy màunâu và cố tống khứ ông ta đi.

“Con trai ông bị làm sao?”

“Nó bị một con chó dại cắn. Giờ nó đangmắc chứng sợ nước. Bác sĩ nói đêm naynó sẽ chết trừ khi tôi mua được loại vắc

Page 960: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

xin tên là RabCure, loại vắc xin chỉ bántại nhà thuốc Gupta. Nhưng nó có giábốn mươi vạn rupi, một giáo viên như tôithì đào đâu ra số tiền lớn như vậy. Tôibiết cậu có số tiền đó, người anh em ạ.Tôi xin cậu, hãy cứu mạng con trai tôi vàtôi sẽ trở thành nô lệ của cậu suốt đời,”ông ta nói rồi òa khóc như một đứa trẻ.

“Tiền này dùng để chữa bệnh cho mộtngười rất thân thiết đối với tôi. Tôi xinlỗi, tôi không thể giúp ông được,” tôi nóivà đi qua cánh cửa kính.

Người đàn ông chạy theo bám lấy chântôi. “Xin đợi một lát, người anh em. Hãynhìn bức ảnh này. Đây là con trai tôi.

Page 961: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Hãy nói xem làm sao tôi sống nổi nếuđêm nay nó chết?” Ông ấy chìa ra bứcảnh màu chụp một cậu con trai trông thậttrẻ trung ưa nhìn. Cậu có đôi mắt đenbiểu cảm và nụ cười nồng ấm. Cậu làmtôi nhớ tới Shankar, và tôi vội nhìn đichỗ khác. “Tôi đã nói với ông rồi, tôi xinlỗi. Làm ơn đừng quấy rầy tôi,” tôi nóivà gỡ chân mình khỏi tay ông ấy.

Tôi không nhìn lại phía sau xem ông tacó tiếp tục đi theo hay không mà vội vãđi tới giường của Nita. Shyam và một gãđàn ông khác đến từ nhà chứa đang ngồitrên ghế trước mặt Nita giống như hai gãlính canh. Họ đang ăn bánh gối gói trongmột tờ báo ướt. Nita hình như đang ngủ.Mặt cô bị băng nhiều chỗ.

Page 962: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Gì thế?” Shyam vừa nói vừa nhai bánhgối. “Tại sao mày đến đây, thằng khốn?”

“Tôi đã có số tiền anh yêu cầu. Đúngbốn mươi vạn rupi. Nhìn xem.” Tôi chìacho gã xem những xấp bạc.

Shyam huýt sáo. “Mày lấy trộm số tiềnnày ở đâu hả?”

“Đó không phải việc của anh. Tôi tới đểđưa Nita đi với tôi.”

“Nita sẽ không đi đâu hết. Bác sĩ nói

Page 963: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

phải mất bốn tháng nó mới hồi phụcđược. Và vì mày phải chịu trách nhiệmvề những vết thương của nó, mày nên trảcả tiền chữa trị cho nó nữa. Nó cần đượcphẫu thuật thẩm mỹ. Cái loại phẫu thuậtđó đắt kinh khủng, tiêu tốn của tao gầnhai mươi vạn bạc đấy. Vậy nên nếu muốncó Nita thì mày hãy quay lại đây với sáumươi vạn, nếu không thằng bạn tao đâysẽ chăm sóc mày.”

Gã đàn ông ngồi cạnh Shyam rút từ trongtúi quần ra một con dao bấm và xoayxoay nó giữa những ngón tay như một thợcắt tóc chuẩn bị cạo râu cho khách hàng.Gã nở nụ cười nham hiểm làm lộ hàmrăng ám màu trầu thuốc.

Page 964: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Khi đó tôi biết Nita sẽ không bao giờ làcủa tôi. Rằng Shyam sẽ không bao giờ đểcô ấy đi. Rằng cho dù có xoay xở mangtới được sáu mươi vạn, Shyam sẽ đòimột trăm vạn. Đầu óc tôi dường như mụđi và tôi nhìn thấy quanh mình toàn mộtmàu đen. Cơn buồn nôn tấn công tôi. Khibình tĩnh lại tôi nhìn thấy một tờ báo ướtnằm trên sàn. Trong tờ báo đó có mộtmục quảng cáo cho thấy khuôn mặt củamột người đàn ông cười xếch đến mangtai đang kẹp mấy tờ bạc trị giá hàngnghìn rupi giữa các ngón tay. Dưới bứcảnh đó là lời chú thích, “Hoan nghênhquý vị đến với chương trình truyền hìnhtuyệt vời nhất. Hoan nghênh quý vị đếnvới chương trình ALTP - Ai là tỷ phú.Các đường dây điện thoại đang thông.

Page 965: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Hãy gọi điện hoặc viết thư cho chúng tôiđể xem liệu bạn có phải là người maymắn giành được giải thưởng lớn nhất trêntrái đất hay không!” Tôi nhìn địa chỉ ghitrên quảng cáo đó. Nó ghi, “PremStudios, Khar, Mumbai.” Chính lúc đótôi biết mình sẽ tới Mumbai.

Tôi bước ra khỏi phòng cấp cứu như kẻmất hồn. Mùi thuốc sát trùng của bệnhviện không kích thích các giác quan củatôi nữa. Người đàn ông đeo kính vẫnđứng ở hành lang. Ông ta nhìn tôi bằngánh mắt khấp khởi hy vọng, nhưng lầnnày không cố xáp đến gần tôi. Có lẽ ôngta đành cam chịu cái chết của đứa con.Tôi vẫn cầm cái túi giấy màu nâu trongtay. Tôi ra hiệu cho ông ta. Ông ta lê

Page 966: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

bước tới chỗ tôi như con chó trông chờmột khúc xương. “Đây, cầm lấy.” Tôiđưa cái túi ra. “Tôi có bốn mươi vạnrupi ở trong túi. Đi cứu con trai ông đi.”

Người đàn ông cầm lấy túi tiền, quỳ sụpxuống chân tôi và òa khóc. “Cậu khôngphải con người, cậu là một vị thần,” ôngta nói.

Tôi cười thành tiếng. “Nếu tôi là thầnthánh, chúng ta sẽ không cần đến bệnhviện. Không, tôi chỉ là một hướng dẫnviên du lịch nhỏ bé có những ước mơlớn,” tôi nói và cố bước về phía trước,nhưng ông ta lại chặn đường tôi. Ông talấy từ trong túi áo ra một chiếc ví da sờn

Page 967: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

cũ và rút ra một tấm danh thiếp. “Tiềncậu đưa cho tôi là một khoản tôi nợ cậu.Đây là danh thiếp của tôi. Tôi sẽ trả tiềncậu ngay khi có thể, nhưng từ lúc này tôilà người hầu của cậu.”

“Tôi không nghĩ sẽ cần ông. Thực ra, tôikhông nghĩ mình sẽ cần bất cứ ai ở Agra.Tôi sắp đi Mumbai.” Tôi lơ đãng nóivới ông ta và nhét tấm danh thiếp vào túiáo. Người đàn ông nhìn tôi lần nữa bằngđôi mắt đẫm lệ rồi lao ra khỏi bệnh viện,chạy về hướng Rakab Gani và cái nhàthuốc Gupta mở cửa thâu đêm.

Tôi sắp bước ra bên ngoài bệnh viện thìmột chiếc xe jeep gắn đèn đỏ nhấp nháy

Page 968: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

phanh kít lại. Một viên thanh tra cùng haicảnh sát nhảy ra khỏi xe. Hai người đànông nữa bước xuống từ ghế sau, và tôinhận ra họ. Một người là bảo vệ tại cungđiện Swapna, còn người kia là Abdul,người làm vườn. Người bảo vệ chỉ vàotôi. “Ngài thanh tra, đây là cái cậu Rajuđó. Cậu ta là kẻ đã lấy trộm tiền củaRani Sahiba.” Viên thanh tra chỉ đạo chocác cảnh sát của ông ta. “Vì chúng takhông tìm thấy gì trong phòng hắn, tiềnchắc hẳn ở trong người hắn. Hãy khámtúi thằng khốn này.” Mấy người cảnh sátsờ nắn khắp áo quần tôi. Họ tìm thấy mộtgói kẹo cao su nhỏ, vài hạt ngô, mộtđồng xu một rupi giờ dường như chẳngcòn là đồng xu may mắn nữa.

Page 969: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Hắn không có gì. Hắn nhẵn túi,” mộtcảnh sát trả lời.

“Thật sao? Dẫu sao, cứ đưa hắn về điềutra. Chúng ta sẽ tìm ra hắn đã ở đâu tốinay,” viên cảnh sát nói một cách cộc cằn.

“Ztyoz Hz?” tôi đáp, môi méo đi mộtcách dị dạng.

“Mày vừa nói gì? Tao không hiểu,” viênthanh tra nói, có vẻ hơi thất vọng.

“Q Yxqa Uj Xnz Qaqkp.”

Page 970: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Mày nói vớ vẩn gì thế?” viên thanh tratức giận nói. “Mày đang cố giỡn ông hả,thằng khốn? Ông sẽ dạy cho mày một bàihọc.” Ông ta vung dùi cui lên định đánhtôi, nhưng Abdul vội can thiệp. “Xinđừng đánh cậu ấy, thanh tra. Raju trở nênmất cân bằng tinh thần kể từ sau cái chếtcủa Shankar bạn cậu ấy. Shankar trướcđây cũng từng nói giống như thế này.”

“À, là trường hợp đó hả? Vậy tại sao anhlại nghĩ hắn là kẻ tình nghi? Chúng ta sẽchẳng moi được gì từ một kẻ điên đâu.Nào, đi thôi,” ông ta ra hiệu cho mấyviên cảnh sát. Rồi ông ta nhìn tôi. “Xinlỗi đã quấy rầy, giờ cậu có thể về nhà.”

Page 971: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Pdxif Ukj,” tôi nói. “Pdxif Ukj RznuHjyd.”

Tôi ngồi trên giường của Smita, nướcmắt rơi lã chã. Smita cầm tay tôi, khẽvuốt ve. Tôi nhận thấy mắt cô cũng nhòalệ. “Shankar tội nghiệp,” cô ấy nói. “Từnhững gì cậu đã kể với tôi, tôi nghĩ cậuấy là một đứa trẻ bị chứng tự kỷ. Cậu ấyđã phải chịu một cái chết thật khủngkhiếp. Cậu đã trải qua quãng thời gianthật đau buồn, Thomas ạ. Cậu khôngđáng phải chịu tất cả nỗi đau đó.”

“Nhưng nỗi đau của tôi vẫn không bằngcủa Nita. Hãy hình dung những gì cô ấyđã phải trải qua từ năm mười hai tuổi mà

Page 972: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

xem.”

Smita gật đầu. “Đúng, tôi có thể hìnhdung được. Cô ấy vẫn ở Agra à?”

“Cô ấy có lẽ vẫn ở đó, nhưng tôi khôngchắc lắm. Đã bốn tháng nay tôi không cótin tức gì của cô ấy. Tôi không biết liệumình có còn gặp lại cô ấy nữa haykhông.”

“Tôi tin rằng cậu sẽ gặp lại cô ấy. Giờchúng ta hãy xem câu hỏi cuối cùngnào.”

Page 973: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Bảng hiệu trong trường quay hiện lên haichữ “Im lặng” nhưng khán giả không chịuđể ý đến nó. Họ chỉ vào tôi và bàn tánvới nhau một cách phấn khích. Tôi là gãbồi bàn ngốc nghếch đã đặt cược mộttrăm triệu rupi vào một câu hỏi.

Prem Kumar hướng vào máy quay. “Giờchúng ta sẽ chuyển sang câu hỏi số mườimột với giải thưởng trị giá một trămtriệu. Hãy tin tôi, chỉ cần nghĩ đến nóthôi tôi đã nổi da gà rồi. Vậy, anhThomas, anh có căng thẳng không?”

“Không.”

Page 974: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Thật ngạc nhiên. Anh ở đây, chơi tròmay rủi với mười triệu rupi đã giànhđược vậy mà anh thậm chí không cảmthấy một dấu hiệu lo lắng nào. Xin hãynhớ cho, nếu trả lời sai anh sẽ mất tất cả.Nhưng nếu trả lời đúng thì một trăm triệurupi sẽ thuộc về anh. Chưa người nàothắng được số tiền lớn đến vậy, thậm chítrong xổ số cũng không. Vậy chúng ta hãyxem ngay tại đây, ngay bây giờ, lịch sửcó được lập nên hay không. OK, đây làcâu hỏi số mười một, và nó thuộc lĩnhvực...” Prem Kumar dừng lại để tạo kịchtính, sau đó anh ta nói nốt câu... “văn họcAnh!” Bảng hiệu của trường quay chuyểnsang hai chữ “Vỗ tay”.

“Thomas, hãy cho tôi biết anh có chút

Page 975: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

kiến thức nào về văn học Anh không?Anh đã từng đọc những cuốn sách, nhữngvở kịch, những bài thơ bằng tiếng Anhchưa?”

“Ồ, tôi có thể đọc thuộc lòng bài ‘Baa,Baa, Black Sheep’, nếu như anh gọi đólà thơ tiếng Anh.”

Khán giả cười rộ lên.

“Tôi phải thú nhận, đầu óc tôi hơi chộnrộn một chút, nhưng đừng bận tâm. Chắchẳn cậu đã nghe nói tới Shakespeare?”

Page 976: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Sheikh nào?”

“Shakespeare, người vĩ đại nhất trong sốnhững nhà viết kịch sử dụng tiếng Anh,cậu biết chứ? Ồ, ước gì tôi được quaytrở lại những ngày học đại học, khi tôidành toàn bộ thời gian của mình tham giađóng trong các vở kịch của Shakespeare.Trong các bạn có ai nhớ nhân vật Hamletkhông? ‘Sống hay không sống, đó là vấnđề. Đằng nào cao quý hơn, chịu đựngnhững viên đá, những mũi tên của sốmệnh phũ phàng, Hay cầm vũ khí màchống lại bể khổ, và chống lại để diệtchúng đi?’ Nhưng tôi nói thế là đủ rồi.Chính anh Thomas là người phải trả lờicâu hỏi tiếp theo, và giờ sẽ đến mốc mộttrăm triệu rupi. Trong vở kịch nào của

Page 977: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Shakespeare chúng ta thấy xuất hiện nhânvật Costard? Đó là a) Vua Lear, b)Người lái buôn thành Venice, c) Uổngcông vô ích vì tình yêu hay d) Othello?

Tiếng nhạc vang lên. Tôi ngây ra nhìnPrem Kumar.

“Hãy cho tôi biết, anh Thomas, anh cóbiết chút gì về điều chúng ta đang nói tớikhông?”

“Không.”

“Không ư? Vậy anh định làm gì? Anh

Page 978: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

phải đưa ra câu trả lời, ngay cả khi phảidựa vào việc gieo đồng xu. Anh biết đấy,nếu may mắn của anh tiếp tục kéo dài, thìanh sẽ tìm được câu trả lời đúng và sẽgiành được giải thưởng một trăm triệurupi. Vậy quyết định của anh là gì?”

Đầu óc tôi mụ đi. Tôi biết cuối cùngmình đã bị dồn vào thế bí. Tôi suy nghĩtrong ba mươi giây, và rồi quyết định.“Tôi sẽ sử dụng sự trợ giúp.”

Prem Kumar nhìn tôi giễu cợt. Dườngnhư anh ta đã quên mất trò chơi này cócái gọi là những sự trợ giúp. Cuối cùnganh ta sực tỉnh. “Một sự trợ giúp ư?Vâng, tất nhiên, anh còn cả hai sự trợ

Page 979: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

giúp. Xin hãy cho biết, anh muốn sửdụng sự trợ giúp nào? Anh có thể yêucầu tôi loại ra hai phương án sai hoặc sửdụng sự trợ giúp của người thân.”

Tôi lại bối rối. Tôi biết tìm đến ai để cóđược câu trả lời cho câu hỏi này? Salimcũng mù tịt như tôi. Ông chủ quán Jimmybiết về Shakespeare cũng nhiều như mộtkẻ say rượu biết phương hướng. Và vănhọc đối với đầu óc của những người dânsống ở Dharavi cũng xa vời như sự trungthực đối với cảnh sát vậy. Chỉ có ChaTimothy là có thể giúp tôi trong câu hỏinày, mà Cha thì chết rồi. Tôi có nên yêucầu sự trợ giúp năm mươi năm mươikhông? Tôi cho tay vào túi áo lấy rađồng xu cũ đáng tin cậy của mình và ngạc

Page 980: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nhiên khi chạm phải mép của tấm danhthiếp. Tôi rút nó ra. Đó là một tấm danhthiếp có ghi, “Utpal Chatterjee, giáo viêntiếng Anh, trường Thánh John, Agra” vàmột số điện thoại. Thoạt tiên tôi khônghiểu. Tôi không nhớ người nào mang tênnày hay thậm chí không nhớ làm thế nàomà tấm danh thiếp này lại ở trong túi áomình. Rồi, bỗng nhiên, tôi nhớ ra cảnh ởbệnh viện: người đàn ông tóc rối bù, đeokính, có đứa con trai mười sáu tuổi sắpchết vì chứng sợ nước. Một tiếng kêukhông chủ ý bật ra khỏi môi tôi.

Prem Kumar nghe thấy tiếng kêu đó vànhìn tôi sắc lẻm. “Xin lỗi, anh nói gì?”

Page 981: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Tôi nói anh có thể làm ơn gọi điện choquý ông này được không?” Tôi đưa tấmdanh thiếp cho Prem Kumar. “Tôi sẽ sửdụng quyền trợ giúp từ người thân.”

Prem Kumar lật lật tấm danh thiếp giữanhững ngón tay. “Tôi hiểu. Vậy là anhbiết một người có thể giúp anh trong câuhỏi này.” Mặt anh ta lộ vẻ lo lắng. Anh tavà người sản xuất chương trình trao đổivới nhau bằng mắt. Người sản xuấtchương trình xòe hai bàn tay của mình ra.Hai chữ “Trợ giúp” hiện trên màn hình.Chúng tôi nhìn thấy cảnh hoạt họa mộtcon tàu đang chạy trên biển, một ngườibơi đang kêu cứu và được ném cho mộtchiếc phao cứu sinh màu đỏ.

Page 982: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Prem Kumar nhấc chiếc điện thoại khôngdây từ phía dưới bàn lên và đưa nó chotôi. “Điện thoại đây. Hãy hỏi bất cứ điềugì từ bất cứ ai anh muốn. Nhưng anh chỉcó hai phút thôi, và thời gian của anh bắtđầu,”anh ta nhìn đồng hồ đeo tay, “...nào!”

Tôi cầm điện thoại và bấm theo số ghitrên tấm danh thiếp. Cuộc gọi được kếtnối và đầu dây bên kia ở Agra bắt đầuđổ chuông. Nhưng nó cứ đổ chuông, đổchuông, đổ chuông hoài mà không ainhấc máy. Nửa phút trôi qua. Sự căngthẳng trong trường quay dường như cóthể sờ thấy được. Khán giả nhìn tôi nínthở. Đối với họ, tôi chẳng khác gì mộtdiễn viên nhào lộn trong rạp xiếc đang

Page 983: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

thực hiện động tác đi trên dây mà bêndưới không có tấm lưới an toàn nào. Chỉcần một động tác không chính xác làngười diễn viên có thể ngã lộn nhào vàchết liền. Chín mươi giây nữa trôi qua vàtôi sẽ mất một trăm triệu rupi.

Đúng lúc tôi sắp gác máy thì ở đầu dâybên kia có người nhấc máy. Tôi chỉ cònlại hơn một phút. “Alô?”

“Alô. Tôi có thể nói chuyện với với ôngUtpal Chatterjee không ạ?” tôi nói nhanh.

“Chính tôi đây.”

Page 984: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Ông Chatterjee. Tôi là Ram MohammadThomas.”

“Ram Mohammad... gì ạ?”

“Thomas. Ông có lẽ không biết tên tôi,nhưng tôi đã giúp đỡ ông ở bệnh việnSinghnia nơi con trai ông phải nằm điềutrị. Ông còn nhớ không?”

“Ôi, trời ơi.” Bỗng nhiên giọng ông ấythay đổi hoàn toàn. “Bốn tháng qua tôitìm cậu loạn cả lên. Cảm ơn cậu đã gọicho tôi. Cậu đã cứu mạng con trai tôi,cậu không biết tôi đã cố...”

Page 985: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Tôi ngắt lời ông ta. “Ông Chatterjee, tôikhông có nhiều thời gian. Tôi đang thamgia một chương trình trò chơi truyền hìnhvà tôi cần ông trả lời nhanh một câu hỏigiúp tôi.”

“Một câu hỏi ư? Vâng, tất nhiên rồi, tôisẵn sàng làm những gì cậu muốn.”

Giờ chỉ còn chưa đầy ba mươi giây nữa.Mọi con mắt đều đổ dồn vào chiếc đồnghồ treo tường đang hối hả báo từng giâytrôi qua.

“Hãy nói cho tôi biết, thật nhanh, vở nàotrong số những vở kịch sau đây của

Page 986: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Shakespeare có một nhân vật được gọi làCostard? Đó là a) Vua Lear, b) Ngườilái buôn thành Venice, c) Uổng công vôích vì tình yêu hay d) Othello?”

Từng giây trôi qua và từ phía Chatterjeechỉ có sự im lặng.

“Ông Chatterjee. Ông có thể nói cho tôibiết câu trả lời không?”

Chỉ còn lại mười lăm giây khi Chatterjeetrả lời, “Tôi không biết.”

Tôi chết lặng cả người. “Gì cơ?”

Page 987: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Tôi xin lỗi, tôi không biết câu trả lời.Nói đúng hơn, tôi không chắc lắm. Tôikhông nhớ có nhân vật này trong vởNgười lái buôn thành Venice hay vởOthello. Nhân vật đó hoặc là ở trong vởVua Lear hoặc là ở trong vở Uổng côngvô ích vì tình yêu - Tôi không chắc là vởnào.”

“Nhưng tôi chỉ có thể đưa ra một câu trảlời thôi.”

“Vậy thì hãy chọn Uổng công vô ích vìtình yêu. Nhưng, như tôi đã nói, tôikhông chắc chắn lắm. Tôi xin lỗi, tôikhông thể giúp gì hơn được...”

Page 988: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Prem Kumar cắt ngang. “Xin lỗi, anhThomas. Hai phút của anh đã hết. Giờ tôicần câu trả lời.

Tiếng nhạc nền nghe không còn hồi hộpnữa. Nó lạnh lùng tuyệt đối. Tôi chìmsâu vào dòng suy nghĩ.

“Anh Thomas, anh có biết rõ ôngChatterjee không?” Prem Kumar hỏi tôi.

“Tôi mới chỉ gặp ông ấy một lần.”

“Và ông ấy là một giáo viên tiếng Anhgiỏi đến mức nào?”

Page 989: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Tôi không biết.”

“Vậy anh có thể tin vào câu trả lời củaông ấy, hay anh muốn nghe theo trực giáccủa mình hơn?”

Tôi quyết định. “Tôi sẽ nghe theo trựcgiác của mình, và trực giác mách bảo tôihãy tin vào câu trả lời mà ông Chatterjeeđã đưa ra. Đó là C. Uổng công vô ích vìtình yêu.”

“Hãy nghĩ lại đi. Hãy nhớ rằng nếu đưara câu trả lời sai, anh không những khônggiành được một trăm triệu rupi mà cònmất luôn mười triệu rupi mà anh đã giành

Page 990: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

được cho tới thời điểm này.”

“Câu trả lời cuối cùng của tôi vẫn là C.”

“Anh có hoàn toàn chắc chắn một trămphần trăm không?”

“Có.”

“Tôi hỏi lại anh một lần nữa. Anh cóhoàn toàn, hoàn toàn chắc chắn một trămphần trăm không?”

“Có.”

Page 991: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Tiếng trống đổ dồn. Câu trả lời đúngnhấp nháy trên màn hình.

“Ôi, trời ơi, đó là C. Anh đúng hoàntoàn, một trăm phần trăm!” Prem Kumarđứng dậy. “Ram Mohammad Thomas,anh là người đầu tiên trong chương trìnhnày giành được một trăm triệu rupi. Thưacác quý bà quý ông, lịch sử đã được lậpnên! Và giờ chúng ta phải nghỉ ít phút.”

Khán giả trở nên cuồng nhiệt. Tất cả mọingười đều đứng dậy vỗ tay trong hơn mộtphút.

Mặt Prem Kumar đỏ bừng. Anh ta nhễ

Page 992: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nhại mồ hôi.

“Vậy anh cảm thấy thế nào?” anh ta hỏitôi.

“Q Bzzg Cnzxp!” tôi nói.

Anh ta trông có vẻ thất vọng. “Xin lỗi,anh vừa nói gì?”

“Tôi nói tôi cảm thấy tuyệt vời,” tôi đápvà nhìn lên. Tôi thấy Shankar mỉm cườivới tôi từ trên cao. Và dường như tối naynữ thần Durga đang thực sự phù hộ độ trìcho tôi.

Page 993: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

CÂU HỎI THỨMƯỜI BA

Chúng tôi vẫn đang trong khoảng thờigian nghỉ giải lao dành cho quảng cáo.Prem Kumar đứng ở một góc trường

Page 994: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

quay, đang hội ý với nhà sản xuấtchương trình có mái tóc dài. Tôi nhìnquanh trường quay, nhìn bức tường ốpván đẹp đẽ, những chiếc đèn chiếu,những dàn camera gồm nhiều máy quayđồng thời, hệ thống âm thanh kỹ thuậtcao. Nhiều khán giả quan sát tôi, có lẽđang tự hỏi không biết điều gì đang diễnra trong óc tôi.

Prem Kumar kết thúc cuộc hội ý và bướclên chỗ tôi. Anh ta nở nụ cười nhamhiểm. “Thomas, chúng tôi không biết làmthế nào mà anh có thể trả lời được mườimột câu hỏi cho đến lúc này, nhưng anhkhông thể trả lời được câu cuối cùngđâu.”

Page 995: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Rồi chúng ta sẽ thấy.”

“Không, rồi tôi sẽ được thấy. Chuẩn bịtinh thần là sẽ mất tất cả đi,” PremKumar nói và ngồi vào chỗ.

Bảng hiệu của trường quay chuyển sanghai chữ “Vỗ tay”. Nhạc hiệu nổi lên.Khán giả vỗ tay rầm rầm.

Prem Kumar nhìn vào máy quay. “Thưacác quý bà quý ông, chúng ta đang ởngay sát một khoảnh khắc lịch sử, khôngchỉ đối với chương trình này mà có lẽcho cả hậu thế. Ram MohammadThomas, một bồi bàn mười tám tuổi đến

Page 996: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

từ Mumbai, đã tiến xa hơn bất cứ đối thủnào trong chương trình này. Giờ anh sắpsửa tạo nên một mốc quan trọng nữa.Nếu trả lời đúng câu hỏi cuối cùng này,anh sẽ giành được số tiền thưởng lớnnhất trong lịch sử - một tỷ rupi. Nếukhông đưa ra được câu trả lời đúng, anhsẽ để mất số tiền lớn nhất mà một ngườicó thể mất trong vòng sáu mươi giây -một trăm triệu rupi. Dù thế nào đi chăngnữa, lịch sử cũng sẽ được lập nên. Vìvậy xin các vị hãy giũ sạch đầu óc, đongđầy trái tim, và một lần nữa hãy cùng tôichào mừng người chơi của chúng ta hômnay, anh Ram Mohammad Thomas!”

Bảng hiệu của trường quay hiện lên haichữ “Vỗ tay”. Tất cả mọi người, thậm

Page 997: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chí cả Prem Kumar, đều đứng dậy vàtiếng vỗ tay vang lên không dứt.

Tôi phải thán phục các thủ thuật của cáitrò ALTP này. Tôi đang được khoản đãitrước khi bị tống ra khỏi trường quaykhông một xu dính túi. Hiền lành ngoanngoãn như một con cừu non, họ đang tângbốc tôi bằng sự nịnh nọt trước khi đánhbại tôi hoàn toàn bằng câu hỏi tiếp theo.Cái khoảnh khắc mà tôi chờ đợi, vàkhiếp sợ, cuối cùng cũng đến. Tôi hítmột hơi thật sâu và chuẩn bị đối mặt vớiđịnh mệnh của mình.

“Thưa các quý bà quý ông, tôi sắp sửatiết lộ câu hỏi thứ mười hai, câu hỏi cuối

Page 998: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

cùng, câu hỏi cho giải thưởng một tỷrupi, giải thưởng lớn nhất từng được đưara trong lịch sử của hành tinh. Và xin hãynhớ chúng ta vẫn đang chơi theo cáchthức Chơi hoặc Trả tiền vậy nên sẽ hoặclà thắng cả hoặc là mất hết. OK, khôngchần chừ gì nữa, đây là câu hỏi cuốicùng dành cho anh, anh Thomas, và câuhỏi này thuộc... lĩnh vực lịch sử! Tất cảchúng ta đều biết Mumtaz Mahal là vợcủa Hoàng đế Shahjahan và ông đã xâydựng lăng Taj Mahal nổi tiếng thế giớiđể tưởng nhớ bà, nhưng tên của bốMumtaz Mahal là gì? Đây là câu hỏigiành một tỷ rupi. Anh Thomas, các lựachọn của anh là a) Mirza Ali Kuli Beg,b) Sirajuddaulah, c) Asaf Jah hay d)Abdur Rahim Khan Khanan.”

Page 999: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Hãy suy nghĩ kỹ câu trả lời, anh Thomasạ. Hãy nhớ rằng anh đang đứng trướcmột bước ngoặt lịch sử. Tôi biết anh cầnsuy nghĩ để đưa ra câu trả lời và để anhcó thời gian suy nghĩ, chúng ta hãy tạmnghỉ ít phút. Các quý bà quý ông, xinđừng nghĩ tới việc đi đâu hết.”

Bảng hiệu của trường quay hiện lên haichữ “Vỗ tay”. Nhạc hiệu lại nổi lên.

Prem Kumar cười toe toét với tôi. “Tôidồn cậu vào thế bí rồi, đúng không? Cậusẽ không thể trả lời được câu hỏi này trừkhi cậu có bằng thạc sĩ lịch sử trung đại.Vậy hãy nói lời chia tay với một trămtriệu mà cậu vừa giành được và chuẩn bị

Page 1000: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

quay trở về với công việc bồi bàn củacậu đi. Ai mà biết được, có khi ngày maitôi sẽ đến quán Jimmy cũng nên. Cậu sẽphục vụ tôi món gì nào? Gà chiên bơ haymón thịt cừu vindaloo?” Anh ta cười phálên.

Tôi cũng cười to đáp lại. “Ha! Tôi khôngcó bằng thạc sĩ lịch sử, nhưng tôi biếtcâu trả lời cho câu hỏi này.”

“Gì cơ? Chắc cậu đang đùa, đúngkhông?”

“Tôi không đùa. Câu trả lời là AsafJah.”

Page 1001: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Prem Kumar trông có vẻ thất kinh. “Làmthế nào... làm thế nào cậu biết điều đó?”

“Bởi vì tôi đã làm hướng dẫn viên dulịch tại lăng Taj Mahal hai năm.”

Mặt Prem Kumar trở nên tái mét. Lầnđầu tiên anh ta nhìn tôi với nét sợ hãi.“Cậu... cậu đang sử dụng phép thuật, tôidám chắc như vậy,” anh ta nói rồi chạyra gặp nhà sản xuất. Họ thầm thì gì đóvới nhau. Prem Kumar khoa chân múatay về phía tôi vài lần. Sau đó có ngườimang ra một cuốn sách dày và họ đọc nómột cách chăm chú. Mười phút trôi qua.Khán giả bắt đầu sốt ruột. Cuối cùngPrem Kumar trở về chỗ ngồi của mình.

Page 1002: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Vẻ mặt của anh ta không bộc lộ gì rõ rệt,nhưng tôi chắc trong lòng anh ta đanglúng túng.

Bảng hiệu hiện lên hai chữ “Vỗ tay” vànhạc hiệu nổi lên.

“Thưa các quý bà quý ông, trước khichúng ta tạm nghỉ, tôi đã hỏi tên của bốMumtaz Mahal là gì? Tôi chắc rằng tấtcả quý vị đều nghĩ đó là câu hỏi cuốicùng, nhưng không phải vậy.”

Khán giả sửng sốt. Tôi choáng váng. Họsẽ đưa ra một câu hỏi nữa chăng? Khôngkhí trở nên ngột ngạt vì căng thẳng.

Page 1003: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Prem Kumar tiếp tục. “Không nhữngkhông phải câu hỏi cuối cùng, mà nó cònhoàn toàn không phải một câu hỏi. Chúngtôi chỉ quay một đoạn quảng cáo chohãng Mumtaz Tea, một trong những nhàtài trợ cho chương trình. Vì lý do đó,chúng tôi phải đưa ra một câu hỏi giả.”

Khán giả bắt đầu thì thầm với nhau.Tiếng cười bị nén lại. Ai đó kêu lên,“Anh thực sự đã lừa được chúng tôi rồiđấy, anh Kumar!” Sự căng thẳng tan đi.Bảng hiệu của trường quay lại hiện lênhai chữ “Vỗ tay”.

Tôi là người duy nhất không cười. Giờtôi đã biết đây đích thực là một chương

Page 1004: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

trình được điều khiển bởi những kẻ lừagạt.

Bảng hiệu của trường quay hiện lên haichữ “Im lặng” và nhạc hiệu nổi lên. PremKumar nói vào máy quay. “Thưa các quýbà quý ông, tôi sắp sửa tiết lộ câu hỏithứ mười hai, câu hỏi cuối cùng, câu hỏicho giải thưởng một tỷ rupi, giải thưởnglớn nhất từng được đưa ra trong lịch sửcủa hành tinh. Và xin hãy nhớ chúng tavẫn đang chơi theo cách thức Chơi hoặcTrả tiền vậy nên sẽ hoặc là thắng cả hoặclà mất hết. OK, không chần chừ gì nữa,đây là câu hỏi cuối cùng dành cho anh,anh Thomas, và câu hỏi này thuộc lĩnhvực... nhạc cổ điển phương Tây! Bảnsonata số 29 dành cho đàn piano của

Page 1005: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Beethoven, Opus 106, còn được biết đếndưới tên “Hammerklavier Sonata” đượcviết ở giọng nào a) Si giáng trưởng, b)Son thứ, c) Mi giáng trưởng hay d) Đôthứ?”

“Hãy suy nghĩ kỹ câu trả lời, anh Thomasạ. Hãy nhớ rằng anh đang đứng trướcbước ngoặt lịch sử. Đây là quyết địnhquan trọng nhất cuộc đời anh. Tôi biếtanh cần suy nghĩ để đưa ra câu trả lời vàđể anh có thời gian suy nghĩ, chúng tahãy tạm nghỉ ít phút. Các quý bà quýông, xin đừng nghĩ tới việc đi đâu hết.”

Bảng hiệu của trường quay hiện lên haichữ “Vỗ tay”. Prem Kumar nhìn tôi nở

Page 1006: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nụ cười ranh mãnh. Khán giả bắt đầu bàntán với nhau.

Prem Kumar đứng dậy. “Tôi sẽ chỉ loanhquanh ở góc trường quay thôi. Tôi sẽquay lại ngay.”

Tôi cũng đứng dậy. “Tôi cần đi vệ sinh.”

“Vậy thì cậu nên đi với tôi,” anh ta nói.“Luật lệ của chương trình quy định ngườichơi phải được hộ tống ở mọi nơi.”

Tôi đang ở trong căn phòng vệ sinh củatrường quay được chiếu sáng bởi đèn

Page 1007: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

huỳnh quang. Nó cực sạch. Gạch trắngbóng. Có những chiếc gương lớn. Khôngcó chữ viết trên tường.

Chỉ có Prem Kumar và tôi ở trong phòngvệ sinh. Anh ta vừa đi tiểu vừa huýt sáo.Rồi anh ta nhận thấy tôi đang nhìn anh ta.“Sao cậu cứ đứng như phỗng thế hả?Đừng có nói với tôi rằng câu hỏi cuốicùng khó đến nỗi cậu thậm chí quên cảcách giải phóng bàng quang của mình.”Anh ta ngửa đầu ra sau mà cười. “Phảikết thúc theo cách này thì quả là quá tệ.Nhưng nếu không có sự giúp đỡ của tôithì cậu đã phải ra khỏi cuộc chơi từ lâurồi, từ câu hỏi thứ hai kia. Như thế cónghĩa là cậu đã phải ra về với chỉ mộtnghìn rupi. Vậy chúng ta thỏa thuận với

Page 1008: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nhau nhé? Ngày mai, khi đến quán củacậu, tôi hứa sẽ boa cho cậu một nghìnrupi. Và tin tôi đi, tôi sẽ giữ lời hứanày.” Anh ta mỉm cười với tôi vẻ kẻ cả.

“Khi nói cho tôi biết câu trả lời thứ hai,anh đã chẳng ban ân huệ nào cho tôi hết,anh ban ân huệ cho chính anh thì có,” tôinói.

Prem Kumar nhìn tôi sắc lẹm. “Cậumuốn nói gì?”

“Anh Prem Kumar, tôi muốn nói rằng tôikhông tham gia trò chơi của các anh đểkiếm tiền. Không, hoàn toàn không.” Tôi

Page 1009: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

lắc mạnh đầu. “Không, tôi tham gia tròchơi của các anh để trả thù.”

Việc đi tiểu của Prem Kumar bị cắt giữachừng. Anh ta vội vã kéo khóa quần vànhìn tôi từ đầu đến chân. “Trả thù ư?Cậu muốn nói gì? Trả thù ai?”

“Trả thù anh,” tôi nói một cách ngangbướng. Tôi bước giật lùi và rút từ cạpquần ra một khẩu súng. Đó là một khẩusúng lục nhỏ, chắc nịch, không to hơnnắm tay của tôi. Tôi nắm chặt khẩu súngtrong tay và chĩa vào anh ta.

Mặt Prem Kumar không còn một hột

Page 1010: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

máu. “Cậu... cậu nhầm rồi, Thomas ạ.Chúng ta đã gặp nhau bao giờ đâu,” anhta lý nhí như nói thầm.

“Không, anh nhầm thì có. Chúng ta đãgặp nhau một lần bên ngoài căn hộ củaNeelima Kumari. Đó là lúc sáng sớm.Anh nghênh ngang đi ra trong chiếc quầnbò màu xanh da trời và áo sơ mi trắng,mắt đỏ ngầu và mái tóc bù xù. Anh mangtheo một bó tiền mà anh đã ép Neelimaphải đưa cho anh, và anh xoay xoaychiếc chìa khóa xe hơi giữa những ngóntay. Anh đã hủy hoại cô ấy. Nhưngchuyện đó vẫn chưa đủ đối với anh. Anhcũng đã làm thế với Nita, người yêu củatôi.”

Page 1011: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Nita?” Prem Kumar nhướn mày. “Cáitên đó chẳng có nghĩa gì với tôi hết.”

“Đó là cô gái suýt chết ở Agra vì anh,còn bây giờ,” tôi siết chặt khẩu súng hơnnữa, “đến lượt anh.”

Prem Kumar nhìn bàn tay cầm súng củatôi bằng ánh mắt lo âu. Anh ta giở mẹođể kéo dài thời gian. “Cậu nói Agra à?Nhưng đã nhiều tháng nay tôi không tớiAgra.”

“Để tôi nhắc anh nhớ lại. Bốn thángtrước anh ở khách sạn Cung điện. Anhgọi một cô gái tới phòng anh. Anh trói cô

Page 1012: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

ấy lại. Anh đánh đập cô ấy một cách dãman và làm cô ấy bị bỏng bằng điếuthuốc lá đang cháy, giống như anh đã làmvới Neelima.”

Tôi thấy môi anh ta bắt đầu run. Rồi nóbắt đầu méo đi.

“Cô ta là gái mại dâm, vì Chúa. Tôi đãtrả cho người dắt mối của cô ta nămnghìn rupi. Tôi thậm chí không biết têncô ta.”

“Tên cô ấy là Nita.” Tôi nâng khẩu súnglên.

Page 1013: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Prem Kumar giơ lòng bàn tay về phíatôi. “Không... không...” anh ta kêu lên vàbước giật lùi. Bàn chân phải của anh tagiẫm vào cái rãnh thoát nước ở phía sau.“Đừng bắn - xin hãy bỏ súng xuống.”Anh ta ngừng lại để nhấc chân ra khỏicái rãnh thoát nước.

Tôi chĩa súng thẳng vào tim anh ta. Tôicó thể thấy anh ta đang run. “Tôi đã thềrằng tôi sẽ trả thù kẻ đã làm tổn thươngNita. Nhưng tôi không biết phải tìm anhbằng cách nào. Và rồi tôi nhìn thấy mụcquảng cáo trên một tờ báo ở Agra. Cáimặt anh xuất hiện trên đó, nhe răng cườinhư một con khỉ, mời mọc mọi ngườitham gia một trò chơi truyền hình ởMumbai. Đó là lý do tôi có mặt ở đây.

Page 1014: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Tôi đã bắn anh ngay từ câu hỏi thứ nhấtnếu tôi không trả lời được, nhưng kỳ diệuthay, tôi lại có thể trả lời được mọi câuhỏi. Vậy nên khi anh giúp tôi ở câu hỏithứ hai, anh không ban cho tôi ân huệ nàohết, anh chỉ đơn thuần kéo dài sự sốngcủa anh thêm chút nữa mà thôi. Nhưnggiờ thì không có đường thoát đâu.”

“Xin hãy nghe tôi,” Prem Kumar van vỉ.Anh ta đang suy sụp. “Tôi đã đối xử tồitệ với Neelima và đã thô bạo với cô gáibán dâm đó ở Agra. Nhưng bắn tôi thìcậu được gì nào? Cậu sẽ không có đượctiền của cậu. Giờ hãy bỏ súng xuống vàtôi xin hứa sẽ cho phép cậu giành giảithưởng cao nhất. Cứ nghĩ mà xem, cậu sẽ

Page 1015: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

trở nên giàu có vượt trên cả những giấcmơ ngông cuồng nhất của một người bồibàn như cậu.”

Tôi bật cười chua chát. “Tôi sẽ làm gìvới sự giàu có đó? Cuối cùng thì mộtcon người cũng chỉ cần có sáu thước vảiliệm mà thôi.”

Mặt anh ta càng tái hơn, và anh ta đưatay ra phòng vệ. “Xin đừng bóp cò. Này,cậu giết tôi là bị bắt liền. Sau đó cậu sẽbị treo cổ. Cậu cũng sẽ chết.”

“Thì đã sao? Tôi sống chỉ để trả thù màthôi.”

Page 1016: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Xin hãy xem xét lại tình hình, Thomas.Tôi thề với cậu, nếu cậu tha mạng chotôi, tôi sẽ nói cho cậu biết câu trả lời chocâu hỏi cuối cùng. Và cậu sẽ là ngườithắng lớn nhất của chúng tôi.”

“Tôi sẽ không quay lại chương trình đónữa, và cả anh cũng vậy,” tôi nói và gạtchốt an toàn của khẩu súng.

Vẻ can đảm giả tạo của Prem Kumar tanbiến. Tôi nhìn thấy anh ta với sự hèn nhátđúng bản chất. Anh ta bấu lấy bức tườngở phía sau và nhắm chặt mắt. Cái khoảnhkhắc mà tôi đã chờ đợi suốt bốn thángtrời cuối cùng cũng đã đến. Tôi có PremKumar ở trước mặt mình và có một khẩu

Page 1017: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

súng đã được nạp đạn trong tay. Khẩusúng thực sự tốt. Tôi đã bắn thử một phátvà nhận thấy lực nảy lại của nó rất nhỏ.Dù gì đi nữa, trong tầm bắn thẳng tôi hầunhư không thể bắn trượt được.

Tôi tăng sức ép lên cò súng. Nhưng càngcố siết cò tôi càng gặp phải sự kháng cự.Cứ như thể ngón tay tôi đã hóa đá.

Trên phim ảnh người ta cho bạn thấyrằng việc giết một con người cũng dễnhư giẫm bẹp một quả bóng bay. Bùm,bùm, bùm... những nhân vật ở trong cácbộ phim bắn súng như thể họ có thừađạn. Họ giết người như chúng ta giếtkiến. Thậm chí một nhân vật chính thiếu

Page 1018: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

kinh nghiệm, người cả đời chưa từngnhìn thấy một khẩu súng, cũng có thể bắnchết mười nhân vật phản diện trong hangổ của bọn vô lại từ khoảng cách nămtrăm foot. Nhưng đời thực thì khác xa.Cầm một khẩu súng đã nạp đạn lên vàchĩa nó vào mặt ai đó thì dễ thôi. Nhưngkhi bạn biết rằng một viên đạn thật sẽxuyên qua một trái tim thật và thứ chấtlỏng màu đỏ tươi sẽ là máu chứ khôngphải là nước cà chua, bạn sẽ buộc phảicân nhắc. Giết một con người không dễchút nào. Trước hết bạn cần phải làmcho não của bạn đơ lại. Uống rượu cóthể giải quyết được chuyện đó. Và sựgiận dữ cũng có thể giải quyết được.

Vậy nên tôi cố tập trung sự giận dữ ở

Page 1019: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

mức tối đa. Tôi nhớ lại tất cả những gìtrong đời đã đẩy tôi đến nước phải làmchuyện này. Hình ảnh Neelima Kumarivà Nita trôi qua tâm trí tôi. Tôi nhìn thấynhững vết bỏng đen sì do điếu thuốc láđang cháy gây ra trên thân thể củaNeelima và những vết lằn đỏ trên lưngNita, những vết bầm tím trên mặt cô ấy,đôi mắt thâm đen của cô ấy, cái cằm bịvỡ của cô ấy. Nhưng thay vì nỗi tức giậndâng lên, tôi lại cảm thấy một nỗi buồnmênh mang, và thay vì một viên đạnphóng ra từ khẩu súng của tôi, tôi lại thấynhững giọt nước mắt trào ra từ mắt mình.

Tôi cố huy động sự ủng hộ từ các nguồnkhác. Tôi nhớ đến những nỗi nhục mà tôi

Page 1020: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đã phải chịu đựng, tất cả đau đớn ê chềtôi đã cam chịu. Tôi nhìn thấy thi thểđẫm máu của Cha Timothy, người đànông tử tế nhất mà tôi từng biết, cái xácmềm rũ của Shankar, cậu con trai hiềnlành nhất mà tôi từng quen. Tôi nhớ lạitất cả những kẻ gieo đau khổ đã đi quađời tôi. Hình ảnh của Swapna Devi,Shantaram và Maman bay vo ve trong óctôi và tôi cố gắng dồn nén tất cả nhữngcảm xúc đó vào cái khoảnh khắc viênđạn sẽ được bắn đi. Bất chấp mọi nỗ lựccủa tôi, tôi nhận ra tôi không thể gán chongười đàn ông ở trước mặt mọi tráchnhiệm đối với tất cả nỗi bất hạnh của tôi.Tôi không có đủ sự giận dữ để biện minhcho cái chết của anh ta.

Page 1021: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Và khi đó tôi hiểu ra rằng, dù có cố đếnthế nào tôi cũng không thể giết người mộtcách lạnh lùng, thậm chí giết một kẻ vôlại như Prem Kumar cũng không.

Tôi hạ súng xuống.

Tất cả chuyện đó chỉ diễn ra trong vòngnửa phút. Prem Kumar chịu đựng nó vớiđôi mắt nhắm chặt. Khi không nghe thấytiếng súng nổ, anh ta mở mắt ra. Anh tavã mồ hôi như một con chó. Anh ta ngâyra nhìn tôi, người có một khẩu súng trongtay và sự do dự hiện rõ trên khuôn mặt.

Cuối cùng anh ta mở cả hai mắt ra. “Cảm

Page 1022: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

ơn cậu đã tha mạng cho tôi, Thomas,”anh ta nói, ngực phập phồng. “Đáp lạilòng khoan dung của cậu, tôi sẽ nói chocậu biết câu trả lời cho câu hỏi cuốicùng. Cậu đã chiến thắng một cách côngbằng và trung thực rồi. Câu hỏi vềMumtaz Mahal đúng là câu hỏi cuốicùng, và cậu đã biết câu trả lời. Vậy nênbây giờ tôi sẽ cho cậu biết câu trả lờicho câu hỏi mới.”

“Làm sao tôi biết được anh sẽ khôngthay đổi vào phút cuối một lần nữa?”

“Cứ cầm chắc súng của cậu. Nhưng hãytin tôi, cậu sẽ không phải dùng đến nóđâu, bởi vì bây giờ tôi chân thành mong

Page 1023: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

muốn cậu giành giải thưởng cao nhất.Một tỷ rupi là một tỷ rupi. Và cậu sẽđược nhận giải thưởng đó bằng tiềnmặt.”

Lần đầu tiên tôi cảm thấy bị cám dỗ bởiviễn cảnh có được toàn bộ số tiền đó.Với một tỷ đồng tôi có thể đạt đượcnhiều thứ. Tôi có thể mua được tự docho Nita. Tôi có thể thỏa mãn ước mơtrở thành ngôi sao của Salim. Tôi có thểthắp sáng cuộc đời của hàng nghìn trẻ mồcôi và trẻ đường phố giống như tôi. Tôicó thể đặt tay lên một chiếc Ferrari màuđỏ tuyệt đẹp. Tôi quyết định. Tôi quyếtđịnh nói “có” với một tỷ rupi và nói“không” với việc giết người.

Page 1024: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“OK. Vậy câu trả lời là gì?”

“Tôi sẽ nói cho cậu biết,” Prem Kumarnói. Anh ta nhìn xuống chân mình vàngừng lại.

“Có chuyện gì vậy?”

“Tôi vừa nhận ra là nếu nói cho cậu biếtcâu trả lời, tôi sẽ vi phạm hợp đồng đãký và vi phạm luật lệ của trò chơi. Giảithưởng của cậu sẽ mất hiệu lực.” Anh tachậm chạp lắc đầu. “Không, tôi sẽ khôngnói cho cậu biết câu trả lời.”

Page 1025: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Tôi bối rối.

Trên khuôn mặt Prem thấp thoáng một nụcười. “Tôi đã nói rằng tôi không thể chocậu biết câu trả lời, nhưng không điềukhoản nào trong hợp đồng ngăn tôi đưara một gợi ý. Giờ hãy nghe cho kỹ. Sauchương trình này tôi sẽ ra ga tàu hỏangay lập tức và sẽ lên tàu. Tôi được mờiđi thăm bốn người bạn ở Allahabad,Baroda, Cochin và Delhi, nhưng tôi chỉcó thể đến thăm một trong số đó. Vậy nêntôi quyết định đến Allahabad để gột rửatất cả tội lỗi của mình bằng cách ngâmmình xuống sông Sangam. OK?”

“OK,” tôi gật đầu.

Page 1026: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Chúng tôi ra khỏi phòng vệ sinh và trởvề chỗ ngồi của mình. Prem Kumar nhìntôi bằng ánh mắt lo lắng. Tôi tự hỏikhông biết anh ta có giữ lời hứa haykhông. Khi chúng tôi ngồi xuống mọingười đồng loạt vỗ tay. Khẩu súngvướng víu trong túi quần tôi. Tôi để taylên trên nó.

Bảng hiệu của trường quay chuyển sanghai chữ “Im lặng”.

Prem Kumar quay sang tôi. “Anh RamMohammad Thomas, trước khi chúng tatạm nghỉ, tôi đã hỏi anh câu hỏi cuốicùng, câu hỏi thứ mười hai, câu hỏi cómức thưởng một tỷ rupi. Tôi sẽ nhắc lại

Page 1027: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

câu hỏi này một lần nữa. Bản sonata số29 dành cho đàn piano của Beethoven,Opus 106, còn được biết đến dưới tên“Hammerklavier Sonata” được viết ởgiọng nào a) Si giáng trưởng, b) Son thứ,c) Mi giáng trưởng hay d) Đô thứ ? Anhđã sẵn sàng trả lời rồi chứ?”

“Chưa.”

“Chưa ư?”

“Tôi muốn nói rằng tôi không biết câu trảlời cho câu hỏi này.”

Page 1028: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Máy quay hướng thẳng vào mặt tôi.Trong khán giả có những người há hốcmiệng ra.

“Ồ, anh Thomas, như tôi đã nói, anhđang đứng trước một bước ngoặt lịch sử.Một con đường dẫn tới sự giàu có vàmay mắn không thể tưởng tượng nổi,nhưng ba con đường khác sẽ chỉ đưa anhtrở về vạch xuất phát. Vậy nên cho dùanh có đoán mò, hãy đoán một cách cócân nhắc. Anh có thể được cả hoặc mấthết. Đây là quyết định quan trọng nhấttrong cuộc đời anh.”

“Tôi muốn sử dụng sự trợ giúp.”

Page 1029: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“OK. Anh vẫn còn một sự trợ giúp, vàđó là sự trợ giúp năm mươi năm mươi.Vậy chúng tôi sẽ bỏ hai phương án khôngchính xác, để lại một phương án trả lờichính xác và một phương án trả lời sai.Anh có một cơ hội năm mươi năm mươiđể đạt được câu trả lời đúng.”

Hai chữ “Trợ giúp” hiện lên trên mànhình. Chúng tôi nhìn thấy cảnh hoạt họamột con thuyền đang chạy trên biển, mộtngười bơi đang kêu cứu và được némcho một chiếc phao cứu sinh màu đỏ.Một lần nữa, trên màn hình hiện lên câuhỏi đầy đủ. Rồi hai phương án trả lờibiến mất và trên màn hình chỉ còn lại cácsự lựa chọn A và C.

Page 1030: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Đây rồi,” Prem Kumar nói. “Câu trả lờihoặc là A hoặc là C. Nếu đưa ra câu trảlời đúng, anh sẽ trở thành người đầu tiêntrong lịch sử giành được một tỷ rupi.Nếu đưa ra câu trả lời sai, anh sẽ trởthành người đầu tiên trong lịch sử để mấtmột trăm triệu rupi trong vòng chưa đầymột phút. Sự lựa chọn của anh là gì?”

Tôi lấy đồng xu may mắn một rupi củamình ra. “Nếu đồng xu này ngửa, câu trảlời của tôi sẽ là A, nếu sấp câu trả củatôi sẽ là C. OK?”

Khán giả há hốc miệng kinh ngạc trướcsự táo bạo của tôi. Prem Kumar gật đầu.Ánh lấp lánh trong mắt anh ta đã quay trở

Page 1031: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

lại.

Tôi tung đồng xu lên.

Mọi ánh mắt đều dán vào đồng xu khi nóbay lên gần như trong một chuyển độngchậm chạp. Đó chắc hẳn là đồng mộtrupi duy nhất trong lịch sử bị cả một tỷcưỡi lên. Nó rơi xuống mặt bàn và quaytròn một lát trước khi trở về thế bấtđộng. Prem Kumar cúi xuống nhìn vàthông báo, “Nó ngửa!”

“Trong trường hợp đó, câu trả lời của tôilà A.”

Page 1032: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Anh hoàn toàn chắc chắn chứ, anhThomas? Anh vẫn có thể chọn C nếumuốn.”

“Việc tung đồng xu đã quyết định câu trảlời của tôi. Đó là A.”

“Anh hoàn toàn chắc chắn một trăm phầntrăm chứ?”

“Vâng. Tôi hoàn toàn chắc chắn một trămphần trăm.”

Tiếng trống dồn nổi lên. Câu trả lời đúngnhấp nháy trên màn hình lần cuối.

Page 1033: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Đó là A. Đúng hoàn toàn, một trămphần trăm! Anh Ram MohammadThomas, anh đã làm nên lịch sử bằngviệc giành được số tiền thưởng lớn nhấtthế giới. Một tỷ rupi, vâng, một tỷ rupi làcủa anh, và số tiền đó sẽ sớm được traocho anh. Các quý bà quý ông, xin hãydành một tràng pháo tay thật nồng nhiệtcho người chiến thắng giải thưởng lớnnhất mọi thời đại!”

Hoa giấy bắt đầu rơi xuống từ trên trần.Toàn bộ sân khấu được tắm trong ánhsáng của những ngọn đèn chiếu màu đỏ,xanh lá cây, xanh da trời và vàng. Tất cảmọi người đều đứng dậy vỗ tay trong gầnhai phút. Có những tiếng huýt sáo. PremKumar cúi chào như một nhà ảo thuật.

Page 1034: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Rồi anh ta nháy mắt với tôi một cách tinhquái. Tôi không nháy mắt đáp lại.

Bỗng nhiên người sản xuất chương trìnhđi lên bục và kéo Prem Kumar ra mộtchỗ. Họ trao đổi với nhau một cách gaygắt.

Houston, tôi nghĩ chúng tôi gặp rắc rốirồi.

Smita nhìn đồng hồ đeo tay của cô ấy rồiđứng dậy khỏi giường. “Chao ôi! Mộtchương trình lạ lùng, một câu chuyện lạlùng, một đêm lạ lùng! Vậy là bây giờ tôiđã biết cậu giành được một tỷ rupi bằng

Page 1035: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

cách nào. Việc tung đồng xu ở cuốichương trình chỉ là diễn kịch thôi, đúngkhông? Cậu đã biết câu trả lời là A rồi.”

“Đúng. Nhưng cô hãy quyết định xem tôicó xứng đáng giành giải thưởng cao nhấthay không. Tôi không giấu cô điều gì cả.Tôi đã kể với cô mọi bí mật của mình.”

“Và tôi nghĩ sẽ chỉ công bằng nếu cậucũng biết những bí mật của tôi. Cậu chắcđang băn khoăn không biết tôi là ai và tạisao tôi lại đột nhiên xuất hiện ở đồn cảnhsát.”

“Ồ, vâng, nhưng tôi đã quyết định không

Page 1036: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đặt câu hỏi về một phép mầu.”

“Tôi là Gudiya. Tôi là cô gái mà cậu đãgiúp đỡ ở khu chawl. Và đừng cảm thấyhối hận vì đã đẩy bố tôi ngã chết. Ông ấychỉ bị gãy một chân, và việc đó giúp đầuóc ông ấy tỉnh táo trở lại. Từ sau đó ôngấy không quấy rầy tôi nữa. Tôi nợ cậu vìtất cả mọi thứ. Tôi đã cố tìm cậu suốtnhiều năm, nhưng cậu đã biến mất. Thếrồi ngày hôm qua tôi thấy tên cậu trênbáo. Tờ báo đăng tin một cậu con trai tênlà Ram Mohammad Thomas đã bị cảnhsát bắt. Tôi biết chỉ có thể có một RamMohammad Thomas mà thôi và tôi chạyngay tới đồn cảnh sát. Vậy nên hãy nghĩđây chỉ là một sự đền đáp rất nhỏ chonhững gì tôi nợ cậu.”

Page 1037: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Tôi mê mẩn vì xúc động. Tôi nắm lấybàn tay Smita, cảm nhận da thịt của bàntay ấy và nước mắt tôi bắt đầu rơi. Tôiôm lấy chị ấy. “Em rất vui vì chị đã tìmthấy em. Vậy là cùng lúc em có cả mộtluật sư, một người bạn và một ngườichị.”

“Giờ tất cả vấn đề của em đều là của chị,Ram Mohammad Thomas ạ,” Smita nóivới sự quyết đoán mạnh mẽ trong đôimắt. “Chị sẽ đấu tranh cho em, như đấutranh cho chính mình.”

Page 1038: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

PHẦN KẾT

Sáu tháng đã trôi qua kể từ cái đêm dàinhất trong cuộc đời tôi.

Smita làm đúng như những gì đã nói. Chịấy đấu tranh cho tôi như một người mẹđấu tranh cho những đứa con của mình.Trước tiên chị ấy làm việc với cảnh sát.Chị chứng minh cho họ thấy họ không cócăn cứ để bắt giữ tôi. Chị cũng phát hiệnra rằng chẳng ai nghe nói về một tên thổphỉ đã chết trên tàu hỏa và không có mộtvụ điều tra nào đang bị treo cả. Vậy nênngay cả khi đã chết thì cái tên thổ phỉ vô

Page 1039: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

danh đó vẫn vô danh.

Sau đó chị ấy đương đầu với công tyđiều hành chương trình trò chơi truyềnhình kia. Họ đe dọa tôi bằng lời cáobuộc rằng tôi đã lừa đảo và gian lậnnhưng Smita đã chứng minh rằng đĩaDVD ghi hình chương trình đã cho thấyrõ tôi là người chiến thắng hợp lệ trongchương trình trò chơi ấy. Sau bốn thángdo dự công ty đó cuối cũng cũng phảithừa nhận rằng họ không có cớ gì để trìhoãn việc trao giải thưởng cao nhất chotôi.

Tôi đã không được nhận đầy đủ một tỷrupi. Tôi nhận ít hơn số đó một chút. Nhà

Page 1040: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nước ngắt mất một phần tiền thưởng. Họnói đó là “thuế trò chơi truyền hình”.Công ty sản xuất chương trình ALTPbuộc phải đóng cửa sau vụ chi trả quálớn ấy. Vậy nên tôi trở thành người chiếnthắng đầu tiên và cuối cùng của chươngtrình trò chơi truyền hình đó.

Prem Kumar đã chết hai tháng trước.Theo cảnh sát, anh ta tự vẫn bằng cáchlàm mình chết ngạt bằng khí gas trong xehơi của anh ta. Báo chí có đả động đếnchuyện chơi xấu. Tôi có linh cảm rằng cókhả năng những thế lực xã hội đen cungcấp tài chính cho chương trình trò chơiđó đã trả thù anh ta.

Page 1041: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Từ lâu tôi đã hiểu ra rằng những ước mơchỉ có quyền năng với cái đầu của riêngta; nhưng tiền có quyền năng đối với cáiđầu của người khác. Điều tôi khám phára sau khi nhận được số tiền đó là có tiềntrong tay tôi có thể có quyền năng đốivới ngay cả cảnh sát. Vậy đấy, được hộtống bởi một nhóm cảnh sát khá đông,tháng trước tôi đã đến Goregaon mộtchuyến, tới một ngôi nhà lớn đổ nát nằmtrong cái sân có một mảnh vườn nhỏ vàhai cây cọ. Cảnh sát bắt giữ năm ngườivà thả tự do cho ba mươi lăm đứa trẻ tàntật. Tất cả những đứa trẻ đó giờ đangđược một tổ chức cứu trợ trẻ em quốc tếnổi tiếng chăm sóc.

Cũng trong tháng trước, Lajwanti được

Page 1042: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

ra tù và giờ chị ấy đang ở Mumbai cùngtôi. Thực ra, chị ấy mới trở về tuần trướcsau khi dự đám cưới của cô em gái vớimột viên chức cấp cao trong Vụ Hànhchính Ấn Độ. Gia đình chú rể không đòicủa hồi môn nhưng Lajwanti vẫn cho emgái của chị ấy một chiếc xe ToyotaCorolla, một chiếc ti vi Sony ba mươiinch, hai mươi bộ vest hiệu Raymond, vàmột kilogam đồ trang sức bằng vàng.

Salim đã được nhận vai một sinh viênmười bảy tuổi trong một bộ phim hài doChimpu Dhawan đạo diễn, và thời giangần đây cậu ấy đang bận quay phim ởtrường quay Mehboob. Cậu ấy nghĩ nhàsản xuất của bộ phim là một người tên

Page 1043: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Mohammad Bhatt, nhưng thực ra đóchính là tôi.

Tình yêu của đời tôi đã đến Mumbai vớitôi. Giờ cô ấy là người vợ đã kết hônhợp pháp của tôi, với họ tên đầy đủ. NitaMohammad Thomas.

Smita và tôi đang bước dọc con đườngMarine Drive. Một cơn gió thật dễ chịuthổi qua, mang tới một làn bụi nước mờmờ như sương từ đại dương nơi nhữngcon sóng lớn xô vào bờ đá. Người tài xếmặc đồng phục lái xe Mercedes Benzchạy chầm chậm theo sau chúng tôi, giữmột khoảng cách đúng mực. Trên thiết bịhãm xung ở đuôi xe có dán một cái nhãn.

Page 1044: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Trên nhãn có dòng chữ “Chiếc xe kháccủa tôi là một chiếc Ferrari.”

“Em vẫn muốn hỏi chị một chuyện,” tôinói với Smita.

“Nói đi.”

“Tối hôm đó, khi cứu em ra khỏi đồncảnh sát, tại sao chị không nói thẳng choem biết chị là Gudiya?”

“Bởi vì chị muốn nghe câu chuyện củaem và muốn tìm ra sự thật. Chỉ khi em kểcâu chuyện của chính bản thân chị mà

Page 1045: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

không biết rằng chị đang ở trước mặt em,chị mới biết chắc được em đang kể chochị sự thật, toàn bộ sự thật và không gìngoài sự thật. Đó là lý do chị nói với emngay từ đầu rằng em không cần phải thềtrước bất cứ cuốn sách nào hết. Chị làngười làm chứng của em, cũng như em làngười làm chứng của chị.”

Tôi gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

“Chị cũng hỏi em một câu hỏi, đượcchứ?” Smita hỏi tôi.

“Được ạ.”

Page 1046: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Tối hôm đó, khi lần đầu tiên chị đưa emvề nhà chị, trước khi em kể cho chị nghechuyện của em, em đã tung một đồng xulên. Tại sao?”

“Lúc đó em không biết có nên tin chị haykhông. Tung đồng xu là cách đưa raquyết định của em. Nếu đồng xu ngửa,em sẽ nói cho chị biết mọi chuyện. Nếunó sấp, đó sẽ là lời chào tạm biệt. Nhưnó đã cho thấy, nó ngửa.”

“Vậy nếu nó sấp chứ không ngửa, thì emsẽ không kể cho chị biết chuyện của emư?”

Page 1047: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Nó sẽ không sấp đâu.”

“Em tin vào may mắn nhiều như vậysao?”

“May mắn có liên quan gì chứ? Đây, chịnhìn đồng xu mà xem.” Tôi lấy đồng xutừ trong túi áo khoác ra và đưa cho chị.

Chị nhìn đồng xu rồi tung nó lên. Sau đólại tung nó lên lần nữa. “Nó... nó có cảhai mặt đều ngửa!”

“Đúng vậy. Nó là đồng xu may mắn củaem. Nhưng như em đã nói, may mắn

Page 1048: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

chẳng có liên quan gì hết.”

Tôi cầm đồng xu từ tay chị và tung caonó lên không trung. Nó bay lên, bay lên,bay lên, lóe sáng một lát trong bầu trờimàu ngọc lam rồi rơi nhanh xuống mặtbiển và chìm vào lòng đại dương sâuthẳm.

“Sao em lại ném đồng xu may mắn củamình đi?”

“Em không cần nó nữa. Bởi vì may mắnbắt nguồn từ trong tâm.”

Page 1049: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

ĐÔI ĐIỀU VỀTÁC GIẢ VIKAS

SWARUP

Sinh ra ở Allahabad, Ấn Độ, trong mộtgia đình gồm các luật sư và cố vấn phápluật, tác giả Vikas Swarup đã lớn lêngiữa những cuộc nói chuyện quanh bànăn về các thẩm phán và các vụ án xét xửtại tòa. “Một thuận lợi của việc lớn lêntrong môi trường đó là tôi có lẽ là đứatrẻ bảy tuổi duy nhất ở Allahabad có thểđánh vần từ ‘jurisprudence’ [14] và

Page 1050: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

‘habeas corpus’ [15] !” nhà ngoại giaongười Ấn Độ từng công tác tại Thổ NhĩKỳ, Mỹ, Ethiopia và Vương quốc Anhnói. Khi còn nhỏ, Vikas Swarup mơ ướcsau này trở thành phi công hoặc nhà duhành vũ trụ vì mẹ ông đã loại bỏ khảnăng nối nghiệp gia đình bằng một tốihậu thư ngắn gọn: “Trong [ba] đứa contrai của tôi, đứa nào trở thành luật sư làtôi tống cổ ra khỏi nhà ngay.” Sự nghiệpkhoa học cũng bị bác bỏ một cách tươngtự bởi những trải nghiệm khiến người tanản lòng thối chí liên quan đến các cuộcgiải phẫu ếch trong phòng thí nghiệm vànhững bộ sách hàng nghìn trang như Cácnguyên lý của vật lý lý thuyết. Ý tưởngtrở thành một nhân viên công vụ dầnđược củng cố và Vikas tốt nghiệp đại

Page 1051: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

học chuyên ngành Lịch sử hiện đại, Tâmlý và Triết học, rồi cuối cùng nhận côngtác ở Bộ Ngoại giao Ấn Độ.

Theo lời bộc bạch của Vikas Swarup,mặc dù Q&A là cuốn tiểu thuyết đầu tiêncủa ông được xuất bản nhưng từ nhỏ đếnlớn ông đã luôn là người có tư duy sángtạo. Trí tưởng tượng quá phong phú củaSwarup bước đầu được bộc lộ trong bàivăn do giáo viên lớp Sáu của ông giaocho viết về một sự việc kém may mắn.Trong khi những đứa trẻ khác viết vềnhững sự cố chẳng có gì đặc biệt nhưgặp một con mèo đen đi ngang quađường, Vikas thuật lại những gian nanthử thách của ba tên cướp người Nhật bịkẹt trong một trận động đất sau khi thực

Page 1052: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

hiện trót lọt một vụ cướp nhà băng. Hồicòn đi học, Vikas đã thử sức với mộttruyện khác mang tên Tự truyện của mộtcon lừa trước khi bắt tay vào viết cuốntiểu thuyết gặt hái được thành công trênkhắp thế giới, cuốn Q&A.

[14] 14. Jurisprudence: khoa học hoặctriết học về luật.

[15] 15. Habeas corpus: lệnh định quyềntạm giữ

Page 1053: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

CUỘC PHỎNGVẤN VỚI VIKAS

SWARUP

Ông Vikas, mặc dầu lúc này ông khôngngồi trên ghế nóng và kết cục cũng khôngnhận được khoản tiền thưởng nào nhưngđây là mười lăm câu hỏi dành cho ông.

1. Q&A có phải tiểu thuyết đầu taycủa ông không?

Page 1054: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Tôi đã kể nhiều câu chuyện từ khi cònnhỏ, nhưng buồn thay, lại chẳng viếtđược gì trong thời đi học. Chỉ đến khilàm nhân viên ngoại giao tại London tôimới có ham muốn viết lách. Tôi đã thửviết một cuốn tiểu thuyết dài về một kẻgiết thuê nhưng trên thực tế không giớithiệu nó với các nhà xuất bản. Tôi sửdụng nó như một kinh nghiệm nghiên cứuđể viết Q&A, cuốn tiểu thuyết mà tôihoàn thành trong vòng đúng hai tháng. Vàđó là sự thật, toàn bộ sự thật và không cógì ngoài sự thật.

2. Có phải một khoảnh khắc bừng ngộđặc biệt đã gợi cảm hứng cho ông viếtcuốn tiểu thuyết này?

Page 1055: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Đó là một loạt khoảnh khắc bừng ngộ.Tôi muốn viết một cái gì đó khác thường.Tôi không muốn viết một thiên tiểu thuyếtgia đình nhiều thế hệ hay một chuyện ngụngôn mang tính hiện thực huyền ảo vớinhững con khỉ biết nói. Và rồi tôi chợtnảy ra ý nghĩ: Sao mình không khai tháctrò chơi hỏi đáp trên truyền hình đang trởthành hiện tượng toàn cầu nhỉ? Suy chocùng Ai là triệu phú cũng là chươngtrình truyền hình hàng đầu ở nhiều nướctrên thế giới trong đó có Ấn Độ. Vấn đềlà: Ai sẽ là người chơi của tôi? Đúngthời điểm đó ở Anh có một vụ bê bốiliên quan đến một vị đại tá. Người nàyđã giành được một triệu bảng trong mộtchương trình trò chơi trên truyền hìnhnhưng lại bị buộc tội gian lận. Tôi thầm

Page 1056: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nghĩ, nếu một người có giáo dục như mộtsĩ quan Anh mà còn có thể chơi gian lậnthì tại sao tôi lại không thể có một ngườichơi rành rành bị buộc tội gian lận?Tình cờ tôi cũng đọc được tin trẻ emđường phố tại một khu ổ chuột ở Ấn Độđã bắt đầu tự mình học cách sử dụngdịch vụ gọi điện thoại miễn phí quainternet. Vậy là tôi quyết định kết hợphai chủ đề - về một trò chơi truyền hìnhvà về một người chơi không được họchành bài bản, chỉ có những kiến thức“đường phố” trái ngược với những kiếnthức “sách vở”. Q&A đã ra đời theocách đó.

3. Cấu trúc dường như là một trong

Page 1057: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

những điểm mạnh của cuốn tiểu thuyếtnày; nó đã phát triển như thế nào?Phải chăng các chương của tiểu thuyếtluôn là những phần độc lập được xâuchuỗi với nhau để hình thành nên mộttác phẩm hoàn chỉnh mạch lạc?

Về cơ bản, tiểu thuyết này phát triển theohai tuyến. Một là câu chuyện về cuộc đờicủa Ram Mohammad Thomas, ngườichơi trong chương trình trò chơi truyềnhình và một là những diễn biến của chínhchương trình đó. Theo ý tôi, nhịp độ tiếntriển của tiểu thuyết bắt nguồn từ thực tếrằng giữa hai tuyến này luôn tồn tại tínhnhị nguyên, mâu thuẫn và áp lực. Sợi dâygắn kết hai tuyến này với nhau là “trí

Page 1058: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nhớ”. Vốn từng có thời tích cực tham giatrò chơi vấn đáp, tôi quan tâm đến cáchoạt động tâm lý và tưởng tượng diễn ratrong tâm trí người chơi. Như một nhânvật trong tiểu thuyết của tôi đã nói, “Mộtcuộc thi hỏi đáp cũng chẳng thiên vềkiểm tra kiến thức nhiều hơn là kiểm tratrí nhớ.” Và các ký ức của chúng ta đượcsản sinh nhờ nhiều yếu tố khác nhau: nhờnhững trải nghiệm, những giấc mơ vàkhao khát của chúng ta chứ không chỉnhờ những gì chúng ta được dạy ởtrường. Q&A hình thành xung quanh mộtloạt câu chuyện được nhân vật chính kểcho luật sư của anh ta nghe và rốt cuộcđều liên quan đến những câu hỏi trongchương trình trò chơi. Có những chuyệnlà của bản thân anh ta, có những chuyện

Page 1059: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

do anh ta nghe được. Mục tiêu của tôi làđảm bảo mỗi câu chuyện đều trọn vẹn,có thể đứng độc lập ngay cả khi khôngđược đặt trong bối cảnh rộng lớn củatiểu thuyết. Khó khăn đặt ra là phải hoànthành mục tiêu này trong khi vẫn tuân thủquy ước của một trò chơi hỏi đáp vớicác câu hỏi được tuân theo tiến trình nhấtđịnh: câu hỏi dễ được đưa ra trước, câuhỏi khó được đưa ra sau và các chủ đềphải không ngừng thay đổi. Vì cuộc đờicủa Ram Mohammad Thomas không thểdiễn ra theo trật tự của các câu hỏi trongmột trình tự thời gian nghiêm ngặt nênmột khó khăn nữa là phải đảm bảo độcgiả sẽ không đánh mất mạch chuyện khinhân vật chính của tôi di chuyển tới luitrong dòng thời gian. Trên hết, tôi muốn

Page 1060: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đảm bảo một sự kết nối về mặt hữu cơgiữa những câu chuyện và các câu hỏichúng cần toát lên sự tự nhiên chứ khôngcó vẻ cường điệu và gượng ép.

4. Ông đã bao giờ đến thăm khu ổchuột Dharavi hoặc có quan hệ lâu dàivới một người dân ở đó để có thể vẽlên bức tranh sống động đến vậy vềkhu ổ chuột vừa nổi tiếng vừa tai tiếngđó cũng như về các cư dân của nó vàcách sống của họ?

Tôi chưa bao giờ sống một thời gian dàiở Mumbai và cũng chưa từng đến thămDharavi. Nhưng ở Ấn Độ không người

Page 1061: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

nào sống hoàn toàn tách biệt với ngườikhác. Cuộc sống của người giàu vàngười nghèo, người thuộc tầng lớp trênvà người thuộc tầng lớp dưới giao thoavới nhau hàng ngày. Nếu đã quan sát vànắm bắt được thì bạn cũng có thể phóngchiếu được. Bạn có thể chưa đến thămDharavi, nhưng bạn đã thấy nhiều khu ổchuột. Bạn chỉ việc phóng đại những khuổ chuột đó lên mười lần hoặc có thể mộttrăm lần là có thể hình dung ra cảnhtượng ở Dharavi.

5. Ông nghĩ hiểu biết của ông về ngànhcông nghiệp điện ảnh Mumbai đã cóảnh hưởng trực tiếp hoặc gián tiếpnhư thế nào đến việc hình thành chủ

Page 1062: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đề toàn diện và nhịp độ của cuốn tiểuthuyết này?

Tôi thừa nhận rằng có một ảnh hưởngngầm của Bollywood xuyên suốt tiểuthuyết này. Đó là vì những bộ phim tiếngHindi là một phần không thể không nhắctới trong văn hóa đại chúng của ngườiẤn Độ. Bạn không thể khái niệm hóa mộtmôi trường Ấn Độ mà không đặt nó vàoBollywood. Theo truyền thống, những bộphim Hindi mang tính thị trường đềuđược coi là sự giải trí thoát ly thực tế,một đặc điểm có lẽ đã làm gia tăng sựhấp dẫn của chúng đối với số đông.Chúng gần như trở thành một hiện thựcthay thế đối với người nghèo. Vậy nên,

Page 1063: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

xuyên suốt cuốn tiểu thuyết, bạn thấynhân vật chính của tôi đối chiếu cuộcsống “trong phim” với cuộc sống “thực”.Nhưng điều khiến cá nhân tôi thực sự vuimừng là chính Q&A có thể trở thành cốttruyện cho một bộ phim Bollywood!Mặc dầu Film Four đã mua quyền chuyểnthể tiểu thuyết này thành phim, một sốđạo diễn hàng đầu Ấn Độ đã gặp tôi đểbàn về việc làm một bộ phim Hindi dựatrên tiểu thuyết này.

6. Đối với các khán giả của KBC haykhán giả Ấn Độ nói chung, hầu hết cácnhân vật của tiểu thuyết này dườngnhư được ngụy trang rất sơ sài. Trongquá trình viết Q&A, có khi nào khả

Page 1064: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

năng nhận ra các nhân vật nổi tiếng lạitrở thành một vấn đề hay không?

Một số nhà phê bình đã bình luận rằng họnhận thấy trong số những nhân vật của tôicó một số người - người hùng phim hànhđộng, vận động viên cricket nổi tiếng vàthậm chí Neelima, Nữ hoàng Phim Bikịch - là hình ảnh biếm họa đầy mỉa maivề những người thực. Tất cả những gì tôicó thể nói là các nhân vật tôi dựng nênhoàn toàn là hư cấu nhưng tôi sẽ khôngngạc nhiên nếu như ai đó tìm thấy nhữngtiếng vọng quen thuộc ở họ.

7. Các phương pháp nghiên cứu ông sửdụng trong khi viết cuốn sách này là

Page 1065: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

gì?

Cuốn sách này đòi hỏi sự nghiên cứuđáng kể. Dày công nhất rõ ràng là nghiêncứu cần thiết cho chương “Câu chuyệnngười lính” khi tôi phải tìm hiểu về cuộcchiến tranh năm 1971 giữa Ấn Độ vàPakistan. Tôi đã đọc nhiều cuốn sách vềcác trận đánh nổi tiếng trong cuộc chiếntranh đó, nghiên cứu sâu miêu tả củanhững người lính về diễn biến của cuộcchiến ở Chhamb và nhận được ý kiếnphản hồi quý giá từ đồng nghiệp của tôi,Tùy viên Quân sự tại Đại sứ quán ởLondon. Tôi cũng tiến hành những nghiêncứu không kém phần kỹ càng để hiểu rõvề cuộc sống ở các trại giáo dưỡng, hoạt

Page 1066: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

động cá cược trong các trận đấu cricket,hủ tục bán những cô gái của bộ lạc vàonhà chứa, cách thức hoạt động của nhữngkẻ giết người thuê, tín ngưỡng voodoo,lăng Taj Mahal, thậm chí về ngôn ngữAustralia. Thư viện gần nhà tôi ởGolders Green đã cho phép tôi sử dụngnhiều cuốn sách hữu ích và Internet cũngchứng tỏ là một nguồn thông tin cần thiết.

8. Một trong những chủ đề xuyên suốtđược nhắc đi nhắc lại nhiều lần trongcuốn tiểu thuyết là sự lãnh đạm lantràn ở Ấn Độ - chẳng hạn dân cư tạicác khu ổ chuột, những người chỉ đạochương trình trò chơi, những ngườithuộc ngành công nghiệp điện ảnh.

Page 1067: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Ông có nghĩ đây là đặc điểm của chínhxã hội Ấn Độ hiện đại không?

Có một lời trích dẫn trong cuốn sách này.Khi Ram Mohammad Thomas đến gặpngười quản lý khu chawl, đề nghị ông talàm gì đó trước khi Shantaram gây rachuyện khủng khiếp đối với vợ và congái ông ấy, ông ta đã nói, “Bất cứchuyện gì xảy ra trong bốn bức tườngcủa một gia đình đều là chuyện riêngcủa gia đình đó và chúng ta không thểcan thiệp. Cậu là một thằng bé mồ côicòn ít tuổi. Cậu chưa hiểu đời. Nhưngtôi thì tôi biết những chuyện đánh vợ,ngược đãi, loạn luân và hãm hiếp xảyra hàng ngày tại những khu chawl ở

Page 1068: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

khắp Mumbai này. Tuy nhiên, không ailàm gì hết. Người Ấn Độ chúng ta cócái khả năng tuyệt vời là nhìn thấynhững đau đớn khổ cực quanh mình màvẫn không bị ảnh hưởng. Vậy nên, nhưmột người Mumbai đích thực, hãynhắm mắt, bưng tai, ngậm miệng lại, vàcậu sẽ vui vẻ giống như tôi.” Vậy là sựlãnh đạm có tồn tại ở đất nước một tỷngười này, nhưng người ta cũng thấybằng chứng của lòng trắc ẩn và tình đoànkết vô hạn, chẳng hạn như trong thảm họasóng thần xảy ra gần đây.

9. Ông đã đề cập đến các vấn đề khó -loạn luân, cưỡng hiếp, tra tấn - tronghầu như mọi chương của cuốn tiểu

Page 1069: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

thuyết. Kinh nghiệm của ông khi viếtnhững đoạn này là gì?

Ở một mức độ nào đó, cuốn tiểu thuyếtnày mở đầu bằng một câu chuyện gây thấtvọng và tiếp tục dòng mạch đó trong vàichương đầu. Điều đó khiến tôi băn khoănđôi chút khi hoàn tất tác phẩm, nhưng cấutrúc của tiểu thuyết này là như vậy và nếutôi thay đổi cho dù chỉ một câu chuyệnhay các mốc thời gian thì toàn bộ côngtrình sẽ sụp đổ. Cuối cùng, tôi chỉ hyvọng độc giả sẽ tìm thấy ánh sáng ở cuốiđường hầm. Vì lẽ đó, tôi phải tìm ánhsáng của riêng mình khi viết nhữngchương có nội dung ảm đạm hơn. Viếtchương “Lời hứa của người em trai” và

Page 1070: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

phần liên quan đến cái chết của Shankartrong chương về Agra là vất vả nhất.Thậm chí tìm được từ thích hợp để miêutả những cảm xúc đó cũng thật khổ sở.Nhưng vì chính tôi cũng rơi nước mắt khiđọc lại phần mình đã viết về Shankar nêntôi tin rằng nó đã được viết bằng cả tráitim và tâm hồn.

10. Đằng sau quá trình viết hoặc tìmthông tin cho Q&A, có giai thoại thúvị nào mà ông muốn chia sẻ với độc giảkhông?

Tôi viết Q&A hoàn toàn bí mật. Khôngai, ngay cả những người bạn thân nhấtcủa tôi, biết rằng tôi đang viết một cuốn

Page 1071: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

tiểu thuyết! Trong hai năm tôi luôn táchbạch công việc chuyên môn của một nhàngoại giao với công việc riêng của mộttác giả. Nhưng giờ thì mọi người đềubiết cả rồi.

11. Chúng tôi biết ông sinh ra ởAllahabad, từng là nhà vô địch hùngbiện và hồi còn đi học ông rất hăng háitham gia các cuộc vấn đáp. Xin hãycho chúng tôi biết về thời niên thiếucủa ông và ảnh hưởng của gia đình đốivới khát vọng văn chương của ông?

Tôi xuất thân trong một gia đình gồm cácluật sư. Ông tôi có một thư viện tuyệt vời

Page 1072: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đầy ắp những cuốn sách được đóng bìada, những bộ sách luật có các chữ vàngđược in nổi. Nhưng ông là người có sởthích đa dạng và quan tâm đến cả cáclĩnh vực lịch sử, triết học và hội họa.Vậy nên ấn bản đầu tiên của cuốn Đờichiến đấu của tôi của Hitler được xếpngay ngắn bên cạnh cuốn Chiến tranh vàHòa bình của Tolstoy. Tôi học đượcnhiều điều từ ông tôi, quan trọng nhất làtình yêu dành cho sách. Vì tôi sinh ra vàothời kỳ không có truyền hình cáp vàInternet nên thú tiêu khiển ưa thích củatôi là đọc sách, và tôi đọc nghiến ngấutất cả, từ Ngụ ngôn Aesops đến AlbertCamus, từ Enid Blyton đến IrvingWallace. Và tôi tin rằng một nhà văn giỏitrước hết và trên hết phải là một người

Page 1073: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

đọc giỏi.

12. Xin ông cho biết một số cuốn sáchyêu thích của ông (sách hư cấu hoặcphi hư cấu) thuộc mọi thời đại?

Cho tới khi vào làm việc ở Bộ Ngoạigiao Ấn Độ, tôi là người rất ham đọcsách. Tôi đã đọc nhiều tác giả và nhiềucuốn sách trong nhiều năm. Tôi là fancuồng nhiệt của thể loại sách hồi hộp lykỳ, nhưng tôi cũng thích đọc các tácphẩm văn chương đương thời như cuốnDisgrace (Ruồng bỏ) của Coetzee, Aline of Beauty ( Đường nét sắc đẹp) củaAlan Hollinghurst, Cloud Atlas (Tập bảnđồ mây) của David Mitchell và các tiểu

Page 1074: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

thuyết của Haruki Murakami. Một sốcuốn sách thuộc mọi thời đại mà tôi yêuthích là:

Of Mice and Men (Về chuột và người)của John Steinbeck

The Old Man and The Sea (Ông già vàbiển cả) của Ernest Hemingway

The Trial (Vụ án) của Franz Kafka

Animal Farm (Trại súc vật) của GeorgeOrwell

Page 1075: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Dracula (Bá tước Dracula) của BramStoker

The Story of Philosophy (Câu chuyệntriết học) của Will Durrant

13. Ông thuộc phái tư duy sáng tạonào: phái cho rằng tác phẩm hay là tácphẩm chiều lòng độc giả? Hay phái chorằng sáng tác là một hoạt động cánhân không bị cản trở bởi sức ép củacông chúng?

Như người ta nói, “Bất cứ kẻ ngốc nàocũng có thể viết một cuốn sách; nhưngphải cần đến một thiên tài mới bán được

Page 1076: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

cuốn sách đó”. Vậy nên độc giả vẫn làđiều cốt yếu đối với hoạt động sáng tác.Quả thực sáng tác là hoạt động cá nhânnhưng tôi cảm thấy, suy cho cùng, nhữnggì nhà văn viết ra phải đến được với độcgiả. Nếu nhà văn viết một câu đùa nhưngđộc giả không thể hiểu được thì phỏng cóích gì? Chìa khóa đối với một cuốn tiểuthuyết hay là đảm bảo được mức độ phùhợp giữa quan điểm chủ quan của nhàvăn và phản ứng khách quan của độc giả.

14. Trải nghiệm của ông với ngànhcông nghiệp xuất bản trên thế giới nhưthế nào?

Khi bắt tay vào viết cuốn sách này tôi

Page 1077: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

không hề biết nó sẽ hấp dẫn các độc giảở Brazil, Barcelona, ở Seatle và Sydney.Cuốn sách này giờ đây đã được dịch ra25 thứ tiếng vì thế nó cho phép tôi tươngtác với các nhà xuất bản và độc giả ởnăm lục địa. Trải nghiệm đều tích cựccả. Tôi nghĩ rằng yếu tố tạo nên sức hấpdẫn toàn cầu của cuốn tiểu thuyết này làmặc dầu nó ra đời ở Ấn Độ nhưng chủ đềvà cảm xúc mà nó gợi lên có tính phổquát và thông điệp ẩn chứa trong đó phùhợp với mọi cộng đồng và mọi nền vănhóa - về việc tạo ra may mắn của bảnthân, về những người thua thiệt phá vỡ sựchênh lệch và giành chiến thắng.

15. Có cuốn tiểu thuyết nào nối tiếp

Page 1078: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Q&A không? Nếu không, thì trongtương lai có cuốn nào không ạ?

Tôi có nhiều ý tưởng, vậy nên, có, sẽ cómột cuốn khác. Có lẽ là trong một hoặchai năm tới.

Page 1079: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

SỰ THẬT ĐẰNGSAU CUỐN SÁCH

Tháng Chín năm 2000, khi HarshvardhanVinayak Nawathe trả lời đúng câu hỏithứ mười lăm trong chương trình KaunBanega Crorepati (Phiên bản Ấn Độcủa chương trình Ai là triệu phú), anhkhông nhận ra rằng mình đã làm thay đổilịch sử - không chỉ lịch sử truyền hìnhmà còn là lịch sử của bản thân. Từ mộtthanh niên không có tiếng tăm xuất thântừ một gia đình trung lưu sống tại mộttrong những khu dân cư trung lưu ởMumbai, anh bỗng trở thành nguồn cảm

Page 1080: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

hứng cho giới truyền thông. Chỉ sau mộtđêm, một người vốn không bận tâm đếnviệc phải che giấu tung tích trên xe buscông cộng giờ phải tạm thời thay đổi nơicư trú vì sợ bị các tay săn ảnh săn lùng.Harsh Nawathe, gương mặt mới của hàngtriệu người Mumbai, đã xuất hiện.

Ngày 24 tháng Chín năm 2000. Chươngtr ình Kaun Banega Crorepati kỳ 64.Hơn năm mươi triệu đôi mắt nhìn khôngchớp lên màn hình ti vi. HarshvardhanNawathe, người ngồi trên ghế nóng, đangđứng trước câu hỏi có mức thưởng mộttriệu rupi. Câu hỏi ngẫu nhiên hiện lêntrên màn hình, anh không biết câu trả lời.Anh gọi điện thoại cho một người bạnnhưng người này cũng không biết đáp án.

Page 1081: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Không có giải pháp nào khác,Harshvardhan đoán mò một cách khókhăn. Và anh đã giành chiến thắng.

Khi ba trăm khán giả đổ xô tới chỗ ngườichiến thắng còn đang ngơ ngác, và khibầu trời tại khu nhà nơi anh ở sáng rựclên với những chùm pháo hoa, trong nháymắt chàng thanh niên trở thành một ngườinổi tiếng và thành chàng trai độc thânsáng giá nhất Ấn Độ. Nawathe, vốntrước khi tham gia cuộc đấu này đangchuẩn bị thi vào Bộ Nội vụ Ấn Độ, giờđây đang học quản trị kinh doanh ởLondon, Anh. Gia đình anh hiện vẫn sốngtrong căn hộ khiêm tốn ở Mumbai.

Page 1082: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

15 CÂU HỎI GẮN VỚI GIẢI THƯỞNGLỚN CỦA NAWATHE LÀ:

1. Phím lớn nhất trên bàn phím máytính là phím nào?

a) Enter

b) Back Space

c) Number lock

d) Space bar

Page 1083: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Câu trả lời đúng là d

2. Nếu đến thăm đền thờ Tirupati thìbạn sẽ đến bang nào?

a) Karnataka

b) Andhra Pradesh

c) Tamil Nadu

d) Kerala

Câu trả lời đúng là b

Page 1084: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

3. Ai đã sáng tác bài bhajan “Pagghungroo bandh Meera naachi re”?

a) Tukaram

b) Surdas

c) Meerabai

d) Chaitanya

Câu trả lời đúng là c

4. Kim đồng hồ tạo thành góc nào

Page 1085: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

trong những góc sau đây khi nó chỉ bagiờ đúng?

a) 45º

b) 90º

c) 360º

d) 180º

Câu trả lời đúng là b

5. Biểu tượng trong hoàng đạo thường

Page 1086: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

có hình con sư tử được gọi là gì?

a) Cancer

b) Taurus

c) Leo

d) Pisces

Câu trả lời đúng là c

6. Ai là người được trao huy chươngvàng Asian Games đã đóng vai

Page 1087: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Bheema trong phim truyền hình nhiềutập “Mahabharatha”?

a) Bhim Singh

b) Praveen Kumar

c) Dara Singh

d) Pangal Singh

Câu trả lời đúng là b

7. Vợ của vị phó vương cuối cùng của

Page 1088: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Ấn Độ tên là gì?

a) Diana

b) Sara

c) Elizabeth

d) Edwina

Câu trả lời đúng là d

8. Loài vật nào trong số những loài vậtsau đây không được sinh ra theo hình

Page 1089: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

thức ấp trứng?

a) Cá voi

b) Gà mái

c) Cá sấu

d) Rắn

Câu trả lời đúng là a

9. Sông Brahmaputra và sông Sutlejbắt nguồn gần những nơi nào trong

Page 1090: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

những nơi sau đây ở Himalaya?

a) Gangothri

b) Siachen

c) Manasasarovar

d) Yamunanatri

Câu trả lời đúng là c

10. Tổng thống Pakistan là ai?

Page 1091: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

a) Musharraf

b) Ghulam Ishaq Khan

c) Rafiq Tarar

d) Farooq Ahmed Leghari

Câu trả lời đúng là a

Đến đây anh sử dụng sự trợ giúp đầu tiên“Hỏi ý kiến khán giả trong trường quay”.Nhưng anh không theo ý kiến của khángiả.

Page 1092: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

11. Trong một trận cricket đơn nhậtbao nhiêu cầu thủ chặn bóng có thể ởngoài khu vực 15 thước trong mườilăm vòng ném bóng đầu tiên?

a) 3

b) 4

c) 5

d) 2

Câu trả lời đúng là d

Page 1093: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

12. Nữ thủ tướng đầu tiên trên thế giớilà ai?

a) Indira Gandhi

b) Goldar Meir

c) Srimavo Bandarnaike

d) Margaret Thatcher

Câu trả lời đúng là c

13. Trong sử thi Mahabharatha, ai là

Page 1094: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

người anh song sinh của Draupadi?

a) Parikshit

b) Drupada

c) Dhristadyumna

d) Ikshvaku

Câu trả lời đúng là c

14. Bang nào ở Ấn Độ có tỷ lệ ngườiHindu cao nhất?

Page 1095: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

a) Uttar Pradesh

b) Madhya Pradesh

c) Himachal Pradesh

d) Orissa

Câu trả lời đúng là c

Đến đây anh sử dụng sự trợ giúp thứ hai,sự trợ giúp “50:50”.

Anh cũng sử dụng sự trợ giúp thứ ba

Page 1096: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

“Gọi điện thoại cho người thân” - nhưngngười bạn đó cũng không biết câu trả lời.

15. Trong những người sau đây, Hiếnpháp Ấn Độ cho phép ai tham gia vàocác vụ kiện của Quốc hội?

a) Luật sư chính phủ

b) Công tố viên liên bang

c) Đổng lý Nội các

d) Chánh án

Page 1097: Dành tặng Vinod và Indra Swaruo Shri Jagadish Swarup · Dành tặng cha mẹ tôi, Vinod và Indra Swaruo và người ông quá cố của tôi Shri Jagadish Swarup Ebook miễn

Câu trả lời đúng là b