Transcript
Page 1: Ai dám nói thừ -   · PDF fileChó Mậu Tuất 2018, hoàn cầu sẽ Glâm nguy, Thế Đêm nay nói chút mai m Chiến Ba bùng nổ dữ dội. Cấu sấm: Ch

Mở đầu bộ sấm ký, Đức Trạng Trình viết:

Một câu là một nhiệm mầu, Anh hùng gẫm được mới hầu giá cao.

Năm 1939, Đức Trạng Trình mượn xác vị thanh niên Huỳnh Phú Sổ ở làng Hòa Hảo, đã viết trong quyển Khuyên Người Đời Tu Niệm:

Thiên Cơ ai dám nói thừa, Mà trong bá tánh chẳng ưa Điên Khùng.

Trong đoạn cuối quyển Khuyên Người Đời Tu Niệm viết năm 1939 ở làng Hòa Hảo, Đức Huỳnh Giáo Chủ có lời tiên tri Thiên Cơ về Thế Chiến Ba như sau:

Sáng ngày con Chó sủa tru, Chừng Heo cắn ổ hiềm thù mới yên.

Câu sấm: “Sáng ngày con Chó sủa tru”. Trong thuật ngữ thiên cơ, một chữ là một nhiệm mầu. Cụm từ “Sáng ngày” ám chỉ mùa xuân từ tháng 1âl. đến tháng 3âl.; cụm từ “con Chó” ám chỉ năm Mậu Tuất 2018; cụm từ “sủa tru” ám chỉ sự cố nguy biến, cảnh báo thế giới lâm nguy. Nghĩa câu này báo động trong khoảng thời gian mùa xuân {từ tháng 1âl. đến tháng 3âl.} năm con Chó Mậu Tuất 2018, hoàn cầu sẽ lâm nguy, Thế Chiến Ba bùng nổ dữ dội.

Cấu sấm: Chừng Heo cắn ổ hiềm thù mới yên” Cụm từ “Chừng Heo cắn ổ” ám chỉ thời điểm cuối năm Kỷ Hợi 2019; cụm từ “hiềm thù mới yên” ám chỉ chấm dứt Thế Chiến Ba, cả hoàn cầu bình yên.

Năm con Ngựa Bính Ngọ 1966, Đức Trạng Trình lại mượn xác Người Thiện Nữ Cư Sĩ dốt chữ xưng Đức Cậu ứng khẩu thuyết nhiều bài sấm giảng theo dạng thơ vè Lôtô tiên tri Thế Chiến Ba. Sau đây là một trong những bài sấm vè Lôtô:

Trong đêm Cậu giảng trút cạn đôi lời,

Chúc hết mọi nơi vẹn bề thanh tịnh. Từ đây đừng dính bụi bám chi nhiều, Đất nước hoang liêu buổi chiều sương tuyết. Đời đà quá kiệt dân biết không dân, Nói xa nói gần nói tần nói tảo. Nói cho người đạo trí thức được nghe, Xuân hết tới Hè ra tre mà ở. Về đi trả nợ ráng nhớ đừng buồn, Bần Sĩ điên cuồng đêm nay mới nói. Bạc mo bạc gói ỉa ói hết trơn, Ráng giữ đừng sờn keo sơn chặt chẽ. Tâm lòng mát mẻ vui vẻ mới tồn, Bao sự dập dồn từ đây sắp tới. Hoàn cầu thế giới bốn biển năm châu, Nó cũng đau sầu từ đây sẽ thấy. Sa vào cạm bẫy lại với chông gai, Thanh tịnh ra bài lô tô Cậu gởi. Cậu chờ Cậu đợi biết mấy đông xông, Chúc hết chị ông Mây Rồng Phật mở. Nếu ai thiếu nợ ráng trả cho rồi,

Nứt nắp bể nồi chạy dài hết ráo. * Cậu về Cậu cáo với lịnh Ngọc Hoàng,

Sydney, 14-12-2017, Kỳ Vân Cư Sĩ biên khảo (facebook Mõ Tre) https://kiengxluu.wixsite.com/kinhsambuuson * https://kinhsamthatson.wordpress.com/

Mau xuống hạ san phạt đàn ma quỷ. Để chi thế kỷ báo quá hiền lương, Dày dạn gió sương trăm đường chi xiết. Từ đây ráo riết tát cạn biển khơi, Cậu nói mà chơi không lời không vốn. Không thua không tốn nguy khốn cận kề Nói chút Cậu về Cậu đâu có ở. Lấy ai nâng đỡ dạy dỗ cho trò, Tu hành không lo bòn tro đãi trấu. Từ đây nguyện thấu ở lịnh Thiên Vương Thấy khổ nhiều đường đau thương gấp mấy. Sang năm rồi thấy anh chị em ơi, Cậu chẳng nói chơi đôi lời nói thiệt. Nói ra đời kiệt rồi với đời tàn, Nói xóm nói làng nói sa nói ngã. Nợ kia phải trả đạm chớ có vay, Đêm vắn ngày dài từ đây rốt ráo. Ai người có đạo Phật chở Trời che, Cậu thấy sợ e đồng bào chết đói. Ba mo bảy gói Cậu thấy cũng tàn, Đổi xóm đổi làng đổi quan đổi chức. Đổi ơi cho khuất đừng có mà còn, Đổi núi đổi non bà con đổi hết. Chắc rằng phải chết cho hết Hạ Nguơn, Tu tịnh đừng sờn keo sơn ráng giữ. Bền lòng hai chữ thi cử đắc thân, Nói xa nói gần nói Tần mới đến. Gởi cùng cảm mến anh chị đông xông, Ráng nhớ mà trông một lòng mới được. Thuyền trời nước ngược đạo sĩ ráng bơi, Chẳng được lả lơi kêu Trời giậm đất. Từ đây sắp mất của cải vàng muôn, Mắt lệ sắp tuôn ngồi buồn thê thảm. Cậu đâu có dám bụi bám làm sao, Tiếng nói Cậu rao đồng bào xa lạ. Ráng tu đừng ngả trôi chả mất rồi, Đổi núi đổi đồi giang sơn biển hải. Nghe rồi đừng cãi van vái mau lên, Gặp Phật dựng nền gặp Vua gặp Chúa. Từ đây tài của sự sản cũng tan, Hết MỸ tới Nga hết Tàu tới Thổ. * Nó tìm đủ chỗ nó đến Việt Nam, Nó luận nó đàm nó đua nó lấn. Nếu ta tinh tấn chẳng sợ đâu đâu, Có Phật ngôi lầu chứng minh tất cả. Từ đây phải rã phải trả đất đai, Hãy cố mà hay ra bài chặt chẽ. Chúc cầu mát mẻ cô bác chỗ này, Cậu chẳng phải Thầy ở đây luận giảng. Trút thơ thăm bạn biệt dạng bớ trò, Đói khổ đừng lo giàu to sợ lắm. Từ đây mua sắm Cậu thấy uổng công, Nó bắt cạo lông của đồng cũng giựt. Thấy rồi nồng nực các bực anh tài, Cố gắng một ngày mau mau sắp tới. Người tu vì bởi nghiệp quả oan khiên, Ráng nhớ Cậu điên Cậu buồn Cậu điếc. Cậu cho mà biết đời tiệt hoang vu, Kêu hết người tu từ đây sắp đến. Gởi cùng đạo mến ăn ở phương xa, Nói Cậu về nhà kính thăm đồng đạo. Tay thơ bút thảo Cậu nói lô tô, Nước MỸ sắp vô nước Miên sắp đánh. Nếu ai có tánh hãy hiểu cực kỳ,

Khắc khổ ai bi li bì xiêu ngả. Giành thôi cha chả chẳng biết làm sao, Giựt Chúa giựt trào giựt nào bửu bối. Chắc rằng thắng thối sống mới tường tri, Cậu nói làm chi việc gì của đó. Nhưng mà sáng tỏ đặng biết thiên cơ, Nói ngu nói khờ nói bờ nói bụi. Đánh nhau hè hụi một buổi sẽ thành, Nó giựt nó giành đài châu bửu báu. Nhưng mà xốc xảo người đạo hưởng ân, Nói xa nói gần nói Tần gần bước. Nói thôi cho được mấy lượt đăng san, Giàu khổ cơ hàn đói cơm khát nước. Nghèo ta làm phước sau được ấm no, Trời Phật ban cho có đò qua biển. Đủ tài trình diện Phật hiện lưới trần, Đủ các toàn phần đua chen đấu pháp. Mưa ngâu gió táp Cậu thấy rõ ràng, Các nước lân bang từ đây sắp tới. Hoàn cầu thế giới Cậu thấy đảo điên, Thấy rõ chẳng yên thấy hiền thấy dữ. Bảo trò thi cử hai chữ từ bi, Đừng nói nữa chi hãy đi tu sửa. Chắc rằng binh lửa thiêu đốt địa cầu, Bốn biển năm châu co đầu hết trọi. Cậu làm tôi mọi tất cả quần sinh, Nấu sử sôi kinh tâm tình cốt nhục. Đêm nay nói chút mai mốt Cậu hồi, Sự đến đây rồi sự tồi sự bại. Ai khôn ở trại ai dại ở nhà, Sự tới kia cà dân đâu có rõ. Người nào kheo mỏ rồi đến múa môi, Chắc lẽ phải trôi bẩn tồi thiêu hủy. Thấy rồi niên kỷ Cậu chỉ cho tường, Đốt phố cháy phường đoạn trường ghê gớm

Đánh làng đánh xóm ghê gớm thiết tha, Giết mẹ giết cha giết anh giết chị. Từ đây chắc bị trả quả lộn nhau, Tu tịnh một màu ôi thôi một sắc. Giờ này Cậu bắc cho được nhịp cầu, Cậu chứng canh thâu từng câu cầu nguyện Ráng đi thực hiện cứu vớt người lành, Tâm dạ an thanh từ bi sẽ hiểu. Đôi lời Cậu biểu dân chúng tường tri, Nói rồi Cậu đi ở nơi chỗ khác. Tự tha tự giác mới thấy nhiệm mầu, Bốn biển năm châu co đầu hết ráo. Cậu về Cậu cáo với lịnh Phật Vương, Thấy vậy mà thương nhiều đường lắt léo. Có tròn có méo có khéo cũng tan, Có bạc có vàng từ đây cũng mất. Có tài có vật Cậu thấy cũng trôi, Có chức có ngôi từ đây cũng rã. Nói cho cha chả không biết nói gì, Điên dại từ khi từ đây Cậu dặn. Nơi miền lội lặn thăm kính đồng bào, Cậu chẳng sợ hao thân tàn cốt hủy. Ở trong niên kỷ Cậu mới ra bài, Kính thăm quý Ngài chỗ này vĩnh viễn. Ráng cầu Phật hiện độ hết trần gia,

Là con số 3. * {tháng 3âl. bùng nổ trận Á Đông}

(Đức Cậu Bần Sĩ Vô Danh ứng khẩu thuyết thập niên 80, kết tập sách Sấm Giảng Đạo Khùng tr. 89-94, Thiền Tịnh Bửu Sơn Sydney ấn tống năm 2002).

Ai dám nói thừa

bể nồi là điềm báo Tận Thế. Chạy dài hết ráo! Tất cả đều thua!

Page 2: Ai dám nói thừ -   · PDF fileChó Mậu Tuất 2018, hoàn cầu sẽ Glâm nguy, Thế Đêm nay nói chút mai m Chiến Ba bùng nổ dữ dội. Cấu sấm: Ch

Biến dời cuộc thế thình lình,*

Thiện tồn ác thất Thiên đình số phân. Vần xây thế giái {giới} phàm trần,

Sự mình không biết mưu thâm ở người. Hư nên nhờ phận Phật Trời,

Non băng đất lở giữa vời linh đinh. Phải làm như bổn nhựt trình,

Trẻ già xin nhớ giữ gìn mà coi. Niên như điển, nguyệt như thoi,

Vần xây thế giái luân hồi chẳng chơi. Có NGƯỜI THIỆN NỮ truyền lời, (1)

Nhứt Vân Thiên lộ máy trời thinh thinh. Nhị Vân Thánh ứng quang minh,

Tam Vân Triều hội gia đình phân vân. Ngó xa xem cũng thấy gần,

Xa gần gió tạt bụi trần sạch không. Hắc đầu tử bạch đầu ông,

Bớ người dương thế sao không coi đời. Đạo vơi vơi, đạo vơi vơi,

Đường xưa cảnh cũ Lập Đời sửa xây. Buồn khoanh tay, buồn khoanh tay!

Thấy trong Con Tạo khéo xây lạ lùng, Đời bạo ngược ít {người} hiếu trung,

Miệng thời toan tính lòng dùng mưu sâu Thiện phùng thiện ác đáo đầu,

Oan oan tương báo ai hầu cứu cho. Thẳng mà tính, thẳng mà lo,

Thiên đường hữu lộ phải dò nẻo đi. Nghe chi những tiếng thị phi,

Trách con mắt thịt vậy thì chẳng coi. Mở hai con mắt thồi lồi,

Nước xao sóng dợn ầm ầm bên tai. Cực bớ ai, cực bớ ai,

Cám thương trần thế dạy hoài không nghe Nước gần lớn, gió đưa bè,

Giữ cầm lèo lái một bề thuận theo. Dặm cheo leo, cảnh cheo leo,

Một mình khó nổi chống chèo đặng đâu. Làm sao chẳng xét trước sau,

Khinh khi Chú Lái ai hầu rước đưa. Người đời như buổi chợ trưa,

Tan rồi lại hiệp, hiệp tan mấy hồi. Khóc lỡ khóc, cười lỡ cười,

Tình tang hỡi bậu, cạn đời còn chi. Lệ lâm li, lụy lâm li,

Thương chăng thương kẻ từ bi giữ lòng. Lọc nước trong, lọc nước trong,

Sợ chi lũ kiến chòm ong chơi bời. Ăn nhịn miệng, nói nhịn lời,

Mặc tình thế sự chê cười mặc ai. Dốc cầu đặng chữ Như Lai,

Phủi câu danh lợi mặc ai tranh tài. Cảnh thiên thai, chốn thiên thai,

Chí công luyện sắt giồi mài nên kim. Cảnh rất nghiêm, cảnh rất nghiêm,

Muôn thu xây dựng khó tìm đặng đâu. Buồn dàu dàu, buồn dàu dàu!

Hỗn nguơn xoay lại đời nay mơ màng. Mèo kêu vang, Mèo kêu vang,

Rắn rồng sợ chạy vào ngàn ẩn thân. Ngọn cờ phất, trống thùng tan,

Kẻ lên người xuống hai đàng khác nhau. Quặn ruột đau, quặn ruột đau!

Phật Tiên thương chúng dạ sầu héo khô.

Sydney, 8-9-2017, Kỳ Vân Cư Sĩ biên khảo (facebook Mõ Tre) https://kiengxluu.wixsite.com/kinhsambuuson * https://kinhsamthatson.wordpress.com/

Gắng công Lục Tự nam mô, (2) Họa may cá suối gặp hồ liên hoa.

Phật Trời lòng lại xót xa, Giáo trong thiện chúng Long Hoa mà nhờ

Gió đưa ngọn cỏ phất phơ, Sẽ coi cuộc thế như cờ bị vây.

Cảnh đã xây, cảnh đã xây, Nhành lai đời khác, đổi thay cuộc đời.

Xem trong Máy Tạo hết rồi, Ngửa nghiêng biển thẳm, rã rời bờ ao.

Thuyền ai chạy tới sông đào, Thuyền ông Bát Nhã Phật vào độ dân.

Khuyên người sớm xả bụi trần, Dắt cho khỏi chốn mê tân bớ người.

Súc sanh ngạ quỷ là loài, Màng chi những chốn lạc loài đọa thân.

Tây phương thắng bước chơn lần, Hưởng nhờ muôn thuở bửu châu thiếu gì

Tín thành truyền dạy vân vi, Bớ người lớn nhỏ sao không giữ gìn. Nay xem cảnh thế thình lình,*

Vô thường quỷ dẫn ai binh đặng nào. Sớm còn tối mất lao đao,

Tỉ như trời chớp, sáng nào đặng lâu. Dặm Canh thâu, dặm Canh thâu, Thở than than thở lo âu cho đời.

Nghĩ trong cuộc thế vơi vơi, Khổ tăng gia khổ trong đời gian nan.

Kìa kìa quỷ mị khởi loàn, Xà thương Hổ giảo đa đoan hội này. Phần thời giặc giã phủ vây, Thế Chiến 3

Phần thời đói khát thân rày chẳng yên. Lăng xăng nhiều cuộc đảo điên,

Sợ trong thế sự như thuyền chạy khơi. Đã hết lời, đã hết lời,

Khuyên răn dạy biểu cho người thiện duyên Trách lòng nhiều sự chẳng kiêng,

Ốm đau cầu giảm, an thuyên chẳng màng Biến sanh những sự tà gian,

Hủy tăng phá giới lòng toan hại người. Thế nay cạn, sự đã rồi!

Mở mang dời đổi Lập Đời Thượng Nguơn Chuyển luân thiên địa tuần huờn,

Hội Này thấy lửa tàm lam cháy mày. Ít ai tỏ biết đặng hay,

Ví như cầm chén rủi tay bể rồi! (3) Thầy xưa lời dặn hẳn hòi,

Thực nhơn nhơn thực đến hồi chẳng không Oan oan tương báo chập chồng,

Tham tài tích đại mình không xét mình Khiến xui phụ tử tương tranh,

Cha không lành thảo con lành đặng đâu Trung quân, phụ tử làm đầu,

Phản quân, sát phụ, hỡi câu sách nào? Trời xui trăm vật trăm hao,

Để cho đồ khổ, xiết bao nhọc nhằn. Ngọn phù thủy, cuộc đất xây,

Rồng nằm đáy biển sông hằng hứng sương Bao giờ hưởng thọ Kỳ Hương,

Tuế tăng vạn tuế lưu phương lâu dài. Sanh thân này khổ bớ ai,

Trăm ngàn việc khổ chất hoài vô thân.

Phú hết phú, bần hết bần, Thân vong tài tán quan dân cũng đồng.

Khiến xui vợ lại giết chồng, Con mà hại mẹ tình không yêu vì.

Anh em đồng khí tương li, Quân thần phản nghịch thế thì Hạ Nguơn

Đổi dời hải thủy băng sơn, Tiêu đường quỷ mị, nghĩa nhơn Lập Đời

Tam nguơn quy dựng lại rồi, Tang điền thương hải rã rời đổi xoay.

Lần lần tay tính tối ngày, Người nay như thế thấy rày lại không.

Chữ rằng nhơn vật dữ đồng, Vật còn biết tánh người không tỏ tình.

Ngồi buồn than trách một mình, Thương trong thế sự thình lình tiêu tan

Đua nhau rượu thịt nghinh ngang, Chửi cha mắng mẹ nhiều đàng ngược xuôi

Biến sanh thấy sự hẳn hòi, Tử nhi vô hối hết đời tà ma.

Nhiệm mầu thuyền đạo Thích Ca, Quan Âm cứu khổ Di Đà độ sanh.

Non đoài giữ dạ tín thành, Thầy cho Cư Sĩ học hành chưa thông.

Anh em ai có phục tùng, Theo Tôi học đạo phải dùng tai nghe.(4)

Phật truyền chưởng thọ Bồ Đề, Giữ câu minh chánh chớ hề sai ngoa.

Muốn cho vào chốn ta bà, Phương tiện bố thí hà sa phước gìn.(5)

Kỉnh Trời, kỉnh Đất, Thần Minh, Tông môn phụng tự giữ gìn Tứ Ân.

Sanh tại tiên hiếu song thân, Một hậu vi nghĩa ân cần sớm mai.

Trung quân lòng giữ chẳng sai, Giồi câu tiết chánh tỏ bày bia son.

Mình tu phải dạy cháu con, Đạo truyền kế đạo Phật môn lâu dài.

Thích Ca Phật Tổ Như Lai, Lục niên tân khổ chẳng nài nhọc công.

Đến nay về hạ thần long, Tỉ như thuyền nhỏ bị phong giang hồ.

Di Đà Lục Tự Nam Mô, (6) Vãng sanh tịnh độ ra vô thanh nhàn.

Thoát nơi khổ hải mới sang, Lánh vòng trần tục khỏi đàng tử sanh.

Phận TÔI CƯ SĨ tín thành, (7) Thầy truyền dạy chúng làm lành tu thân.

Hạ nguơn cuộc thế cũng gần, Tỉnh tâm tự giác ân cần cho mau.

Chuyện tu chẳng khó ở đâu, Lấy câu bố thí làm đầu rất nên. (8)

Thiên Thần biên chép đôi bên, Thiện tăng ác giảm hư nên lời truyền.

(Trích Sấm Truyền Đức Phật Thầy Tây An, tr. 102-110, lưu ở đình Tòng Sơn năm Kỷ Dậu 1849, Nguyễn văn Hầu biên khảo ấn tống năm 1973) (1,4,7) Cuối Hạ Nguơn, Đức Phật Thầy mượn xác Nữ Cư Sĩ dốt viết không rành văn tự, ứng khẩu thuyết pháp, ai theo Ngài học đạo, phải dùng tai lắng nghe cho kỹ như tri âm Bá Nha Tử Kỳ.

(3) Ghép chữ bể vào chữ chén là bể chén ám chỉ lãnh tụ cường quốc gây chiến Biển Đông phải chết (2,5,6,8) Phước huệ song tu Thiền Tịnh & bố thí.

Sấm Truyền Đức Phật Thầy Tây An

Chú ý 3 lần viết thình lình nghĩa là không ai ngờ

Thế Chiến Ba khởi ở Trung Đông từ năm Mẹo 2011 ...


Top Related