hôm anh về phố núi, những hàng cây chập chùng, Đường quanh co nhiều lối,

1
Hôm anh về phố núi, Những hàng cây chập chùng, Đường quanh co nhiều lối, Gío buổi chiều bâng khuâng. Anh có thấy mây trời, Giăng giăng trên đỉnh nuí? Như những điều xa xôi, Tầm tay em không tới. Em cũng đã từng mơ, Lững lờ mây trôi ấy, Em cũng đã từng chờ, Núi rừng kia thức dậy. Hãy cùng em lãng mạn, Nắng chiều đã tàn phai, Anh ơi, đi thật chậm, Nghe gío núi thở dài. Thôi em sẽ mộng gần, Khi có anh bên cạnh, Nếu phố núi vô tình, Mang về đây hơi lạnh. Anh sẽ là núi non, Che vai em chiều xuống, Qua những nẻo đường mòn, Qua những con đường dốc. Mai anh rời phố núi, Rưng rưng mây cuối trời, Ngại ngùng em không nói, Nhớ thương thầm mà thôi. Một mình em thơ thẩn, Mây và núi bơ Hôm anh về phố núi, Những hàng cây chập chùng, Đường quanh co nhiều lối, Gío buổi chiều bâng khuâng. Anh có thấy mây trời, Giăng giăng trên đỉnh nuí? Như những điều Em cũng đã từng mơ, Lững lờ mây trôi ấy, Em cũng đã từng chờ, Núi rừng kia thức dậy Hãy cùng em lãng mạn, Nắng chiều đã tàn phai, Anh ơi, đi thật chậm, Nghe gío núi thở dài. Thôi em sẽ mộng gần, Khi có anh bên cạnh, Nếu phố núi vô tình, Mang về đây hơi lạnh. Anh sẽ là núi non, Che vai em chiều xuống, Qua những nẻo đường mòn, Qua những con đường dốc Mai anh rời phố núi, Rưng rưng mây cuối trời, Ngại ngùng em không nói, Nhớ thương thầm mà thôi. Một mình em thơ thẩn, Mây và núi bơ vơ, Chiều mênh mông vô tận, Hoàng hôn không bến bờ Anh đã xa rồi đấy, Phố núi chưa lên đèn, Nắng chiều tàn le lói, Hoàng hôn trong mắt em. HOÀNG HÔN PHỐ NÚI. ( Viết tại Phố núi Utah) Nguyễn Thị Thanh Dương

Upload: geraldine-salinas

Post on 31-Dec-2015

48 views

Category:

Documents


2 download

DESCRIPTION

Hôm anh về phố núi, Những hàng cây chập chùng, Đường quanh co nhiều lối, Gío buổi chiều bâng khuâng.                  Anh có thấy mây trời,                  Giăng giăng trên đỉnh nuí?                  Như những điều xa xôi,                  Tầm tay em không tới. - PowerPoint PPT Presentation

TRANSCRIPT

Page 1: Hôm anh về phố núi,  Những hàng cây chập chùng,  Đường quanh co nhiều lối,

                  Hôm anh về phố núi, Những hàng cây chập chùng, Đường quanh co nhiều lối, Gío buổi chiều bâng khuâng.                  Anh có thấy mây trời,                  Giăng giăng trên đỉnh nuí?                  Như những điều xa xôi,                  Tầm tay em không tới. Em cũng đã từng mơ, Lững lờ mây trôi ấy, Em cũng đã từng chờ, Núi rừng kia thức dậy.                      Hãy cùng em lãng mạn,                      Nắng chiều đã tàn phai,                      Anh ơi, đi thật chậm,                       Nghe gío núi thở dài. Thôi em sẽ mộng gần, Khi có anh bên cạnh, Nếu phố núi vô tình, Mang về đây hơi lạnh.                         Anh sẽ là núi non,                         Che vai em chiều xuống,                         Qua những nẻo đường mòn,                         Qua những con đường dốc. Mai anh rời phố núi, Rưng rưng mây cuối trời, Ngại ngùng em không nói, Nhớ thương thầm mà thôi.                           Một mình em thơ thẩn,                           Mây và núi bơ vơ,                           Chiều mênh mông vô tận,                           Hoàng hôn không bến bờ. Anh đã xa rồi đấy, Phố núi chưa lên đèn, Nắng chiều tàn le lói, Hoàng hôn trong mắt em.               Nguyễn Thị Thanh Dương                   ( Viết tại  Phố núi Utah)

       

Hôm anh về phố núi, Những hàng cây chập chùng, Đường quanh co nhiều lối, Gío buổi chiều bâng khuâng.

  Anh có thấy mây trời,               Giăng giăng trên đỉnh nuí?               Như những điều xa xôi,               Tầm tay em không tới

Em cũng đã từng mơ, Lững lờ mây trôi ấy, Em cũng đã từng chờ, Núi rừng kia thức dậy

    Hãy cùng em lãng mạn,     Nắng chiều đã tàn phai,     Anh ơi, đi thật chậm,     Nghe gío núi thở dài.

Thôi em sẽ mộng gần, Khi có anh bên cạnh, Nếu phố núi vô tình, Mang về đây hơi lạnh.

Anh sẽ là núi non, Che vai em chiều xuống, Qua những nẻo đường mòn,  Qua những con đường dốc

Mai anh rời phố núi, Rưng rưng mây cuối trời, Ngại ngùng em không nói,

Nhớ thương thầm mà thôi.

Một mình em thơ thẩn,   Mây và núi bơ vơ,   Chiều mênh mông vô tận,    Hoàng hôn không bến bờ

Anh đã xa rồi đấy, Phố núi chưa lên đèn, Nắng chiều tàn le lói, Hoàng hôn trong mắt em.

              Nguyễn Thị Thanh Dương                   ( Viết tại  Phố núi Utah)

HOÀNG HÔN PHỐ NÚI.

   ( Viết tại  Phố núi Utah)  Nguyễn Thị Thanh Dương