mục lục - sachvui.com · lời nói đầu “lolita” hay “lời xưng tội của một...

362

Upload: others

Post on 20-Sep-2019

1 views

Category:

Documents


0 download

TRANSCRIPT

MụclụcLờinóiđầu

PHẦNMỘT

1

10

20

30

PHẦNHAI

1

10

20

30

VềmộtcuốnsáchnhanđềLolita

Ebookmiễnphítại:www.Sachvui.Com

Tácgiả

VladimirNabokov (1899-1977), tiểu thuyết gia, nhàphêbìnhvănhọc,dịchgiả,nhànghiêncứuvềthểloạivănhọccủanướcMỹ,sinhratạinướcNga.Nabokovhọcthứcuyênbác,tàihoađadiện,cuộcđờisángtáccựckỳphongphúđadạng,baogồm:Thơ,kịch,tiểuthuyết,truyệnký,phiêndịch,cờtướngvàcácluậnvănvềcôntrùnghọc,songôngnổitiếngthếgiớivìtiểuthuyết,như:“Lolita”,“Puning”,“Ngọnlửađìuhiu”(PaleFire),“Ada”,“Vậtthểtrongsuốt”,v.v…đềulànhữngdanhtácđượcmọingườibiếtđến.Ngoàitiểuthuyếtvàthơ,ôngcòncôngbốbìnhluậnvềGogol,phiêndịchvàviếtchuyênluậnvềbộsách4quyểncủaPushkin“NapaleseOnegin”.Thậpniên70củathếkỷ20,danhtiếngcủaôngđạttớitộtđỉnh,đượctônvinhlà“vuatiểuthuyếtđươngđại”.

Lờinóiđầu

“Lolita”hay“Lờixưngtộicủamộtgỡđànôngdatrắnggóavợ”,ấylàhaicáiđầuđềcủatậpbảnthảokì lạđượcgửiđếnngườiviếtnhữngdòngnàylàmmàođầuchonó.“HumbertHumbert”

[1],tácgiảcủanó,đãchếttrongtù

vìchứngnghẽnđộngmạchvànhvàongày16thángMườimộtnăm1952,íthômtrướckhibắtđầuphiêntòaxửôngta.Khiyêucầutôibiêntậpnhữngtrangnày,luậtsưcủaôngta,NgàiClarenceChoateClark,naylàthànhviêncủa luậtsưđoànWashingtonD.C,cũng làbạnvàbàconcủa tôi,dựa trênmột điều khoản trong di chúc của thân chủ của ông trao toàn quyền chongườianhhọlỗilạccủatôitiếnhànhmọisựchuẩnbịcầnthiếtchoviệcinấncuốn“Lolita”.QuyếtđịnhcủaôngClarkcóthểlàdongườibiêntậpmàôngchọnvừađượctặnggiảithưởngPolingvềmộttácphẩmkhiêmtốn(“DotheSensesMakeSense?”)trongđócóbànđếnmộtsốtrạngtháibệnhhoạnvàloạndâm.Nhiệmvụcủatôihóarađơngiảnhơnlàcảhaichúngtôiđãdựliệu.Ngoạitrừviệcsửanhữnglỗicúphápquáhiểnnhiênvàthậntrọnglượcbỏmộtsốchitiếtmàbấtchấpnhữngcốgắngcủa“H.H.”vẫndaidẳnglưutồntrongvănbảncủaôngtanhưnhữngtấmbiểnbáovànhữngtấmbiamộ(chỉrõnhữngnơihoặcnhữngngườimàlẽranêngiấuđichonhã,hoặcnênthươngtìnhbỏqua),tậphồiứcnàyđượcgiớithiệunguyênvẹn.Biệtdanhkìdịcủatácgiảlàdochínhôngtađặt;vàdĩnhiên,chiếcmặtnạnày-quađó,dườngnhưrựclênhaiconmắtthôimiên–vẫnđượcđểnguyênkhôngcắtbỏ,theođúngýnguyệncủangườimangnó.Trongkhi“Haze”chỉvầnvớihọthậtcủanữnhânvậtchínhthôi,thìtêncô

[2]lạiquyệnchặtvàothớcảm

xúcsâukíncủacuốnsáchđếnđộkhôngchophépơithayđổinó;vảchăngcũngchẳngcólídothựctiễnnào(nhưđộcgiảsẽtựthấy)khiếntathấycầnphảilàmthế.Nhữngaitòmòmuốntìmhiểukĩcóthểtruycứucáctưliệuliênquanđến tộihình sựcủa“H.H.” trêncácbáohằngngày trong thángChínnăm1952;nguyênnhânvàmụcđíchcủatộiđóắtsẽtiếptụclàmộtbímậthoàn toànnếusốphậnkhôngmang tậphồiứcnàyđếnđặtdướingọnđènbiêntậpcủatôi.Đểphụcvụcácđộcgiảcựutràomuốntheodõisốphậncủanhữngconngười“cóthực”bênngoàicâuchuyện“thật”,xincungcấpmột số chi tiết do ông “Windmuller” ở “Ramsdale” chuyển tới, ông nàymuốngiữkínnhânthânđể“cáibóngdàilêthêcủacâuchuyệnthảmhạivànhớpnhúanày”khỏichạmtớicáicộngđồngmàônghãnhdiệnđượclàmộtthànhviên.Congáiông, “Louise”, hiện là sinhviênđạihọcnăm thứhai.“MonaDahl”cũnglàsinhviênởParis.“Rita”vừamớikếthônvớimộtchủ

kháchsạnởFIorida.Bà“RichardF.Schiller”[3]chếtcảhaimẹcontrênbàn

đẻvàođúnghômGiángsinhnăm1952ởGrayStar[4],mộtkhuđịnhcưở

miền Tây Bắc cực kì hẻo lánh, cái thai chết là một bé gái. “VivianDarkbloom”vừaviết xongmột cuốn tiểu sửnhanđề “MyCue”

[5] sẽ xuất

bảnnaymai,vànhữngnhàphêbìnhđãđọcbảnthảođềuchođólàcuốnsáchhaynhấtcủabàấy.Nhữngngườitrôngcoicácnghĩatrangcóliênquantớicâuchuyệnchobiếtkhôngthấybóngmanàohiệnvề.Xétđơnthuầnnhưlàmộttiểuthuyết,“Lolita”đềcậpđếnnhữngtìnhhuốngvànhữngcảmxúcmànếu thể hiện nhờ nhạt bàng các thủ pháp né tránh vô vị thì trước sau chỉkhiếnngườiđọcthấymơhồđếnphátcáu.Đúnglàngườitakhôngtìmthấymộttừtụctĩunàotrongtoànbộtácphẩm;quảthật,kẻphàmtụckiêncườngđượcnhữngướclệhiệnđạiluyệnchoquenthóichấpnhậnkhôngchútđắnđohàngloạtchữtụctrắngtrợntrànngậptrongnhữngcuốntiểuthuyếttầmthường,ắtsẽphẫnnộkhikhôngthấychúngởđây.Nhưngnếuđểchiềutheocáikẻlàmravẻtiếthạnhmộtcáchngượcđờiấy,mộtbiêntậpviêntìmcáchphaloãnghoặctướcbỏnhữngcảnhmàmộtloạiđầuócnàođócóthểgọilà“kíchdục”(vềphươngdiệnnày,xinxemphánquyếttrọngđạidoNgàiJohnWoolsey tuyên đọc ngày 6 tháng Chạp năm 1933 đối vớimột cuốn sáchkháccònthẳngthừnghơnnhiều

[6]),thìtấtphảitừbỏhoàntoànviệcxuấtbản

“Lolita”vìchínhnhữngcảnhmàngườitacóthểkếttộiquàngxiênrằngtựthânchúngchứamộthiệnsinhnhụccảm,lạiđíchthịlànhữngcảnhcótácdụngtriệtđểnhấttrongdiễnbiếncủamộtcâuchuyệnbithảmluônkiênđịnhhướngtớitônvinhđạođức.Kẻkhuyểnnhocóthểnóirằngloạivănchương“conheo”thươngmạicũnglậpluậntươngtự,nhàhọcgiảcóthểphảnbácbằngcáchkhẳngđịnhrằnglờithútộitâmhuyếtcủa“H.H.”chỉlàcơnbãotrongốngnghiệm;ràngítnhất12%

[7]đànôngtrưởngthànhởMĩ-mộtước

tính“dèdặt”theotiếnsĩBlancheSchwarzmann[8](thôngbáomiệng)-năm

nàocũngthưởngthứctheocáchnàyhaycáchkháccáctrảinghiệmđặcbiệtmà“H.H.”môtảmộtcáchtuyệtvọngđếnthế;rằngnếuvàocáimùahèđịnhmệnhnăm1947ấy,ngườiviếthồiứcđiênkhùngcủachúngtatìmđếnmộtbácsĩbệnhlí - tâmthầngiỏi, thìchắcđãchẳngxảyra taihọa;nhưngnếuvậythìcũngchẳngcócuốnsáchnày.Kẻviếtnhữngdòngbìnhluậnnàyxinmạn phép được nhắc lạimột điều hắn thường nhấnmạnh trong các cuốnsáchvàbàigiảngcủamình,cụ thể rằng“gâysốc”nhiềukhichỉ làmột từđồngnghĩa với “khác thường”; vàmột tác phẩmnghệ thuật lớn, dĩ nhiên,baogiờcũngđộcđáo,vànhưvậy,bởichínhbảnchấtcủanó,ắttạonênmột

bấtngờítnhiềugâysốc.Tôikhônghềcóýđịnhcangợi“H.H.”.Rõràng,ôngtathậtgớmghiếc,ôngtathậtbỉổi,ôngtalàmộtthídụnổibậtvềchứngphonghủiđạođức,mộthỗnhợpcủatànbạovàđùacợtmàẩnsauđó,cólẽlàmộtnỗikhốnkhổcùngcựcsongchẳngkhiếnaiđồngcảm.Tínhkhíôngtavừathấtthườngvừatẻngắt,ôngtaphátbiểuvăngmạngnhiềuýkiếnnhốnhăngvềconngườivàphongcảnhđấtnướcnày.Mộtmạchthànhthậttuyệtvọngđậpchộnrộnsuốtdòngtâmsựănnăn,songnókhôngthểxáđượcchoôngtakhỏinhữngtội lỗixảotráquỉquyệt,ôngtabấtbìnhthường,ôngtakhôngphảilàngườihàohoaphongnhã.NhưngcâyvĩcầmréorắtcủaôngtacócáimalựcgợinênmộtniềmtrìumếnvàthươngcảmđốivớiLolita,khiếntamêmẩnvớicuốnsách,đồngthờikinhtởmtácgiảcủanó!Vớitưcáchlàmộthồsơbệnhán

[9],“Lolita”chắcsẽtrởthànhmộttưliệu

kinhđiểntronggiớiyhọctâmthần.Vớitưcáchlàmộttácphẩmnghệthuật,nósiêuvượttrênkhíacạnhchuộctộicủanó;vàđốivớichúngtôi,điềucònquantrọnghơncảýnghĩakhoahọcvàgiátrịvănhọc,làtácđộngđạolímàcuốnsáchsẽtạonênđốivớiđộcgiảnghiêmtúc;vìtrongnghiêncứucánhânxótxanày,ẩnchứamộtbàihọcphổquát;đứa trẻngangngạnh,ngườimẹíchkỉ,gãquỉámhổnhển,khôngphảichỉlànhữngnhânvậtsốngđộngtrongmộtcâuchuyệnduynhất;họcảnhbáotavềcáckhuynhhướngnguyhiểm;họ chỉ ra những cái xấu đầy cường lực. “Lolita” khiến tất cả chúng ta -nhữngngườilàmchamẹ,nhữngnhàhoạtđộngxãhội,nhữngnhàgiáodục-phảidốcsức,vớitinhthầncảnhgiáccaohơnnữavàsángsuốthơnnữa,vàonhiệmvụnuôidạymộtthếhệtốthơntrongmộtthếgiớiantoànhơn.

Widworth,Mas.TiếnsĩJohnRay,Jr[10]

5thángTámnăm1955

PHẦNMỘT

1

Lolita[11]

,ánhsángcủađờitôi,ngọnlửanơihạbộcủatôi.Tộilỗicủatôi,tâm hồn của tôi. Lo-lee-ta

[12]: đầu lưỡi lướt xuống ba bước nhỏ dọc vòm

miệng,đếnbướcthứbakhẽđậpvàorăng.Lo.Li.Ta.Buổisáng,emlàLo,ngắngọnlàLothôi,đứngthẳngcaomộtmétbốnmươisáu

[13],chânđiđộc

một chiếc tất.Mặc quần dài trong nhà, em là Lola. Ở trường học, em làDolly

[14].Trêndòngkẻchấm

[15],emlàDolores.Nhưngtrongvòngtaytôi,

baogiờemcũnglàLolita.Cóaitrướcemkhôngnhỉ?Quảthậtlàđãcó.Trênthựctế,cóthểsẽchẳngbaogiờcóLolitanàohếtnếuvàomộtmùahènàođó,tôiđãkhôngyêumộtbégáiđầutiên.Ởmộtcôngquốcbênbờbiển.Ờ,khinàonhỉ?KhoảngngầnấynămtrướckhiLolitarađời,bằngsốtuổi tôivàomùahèấy.Mộttênsátnhânbaogiờcũngsẵnvănphongcầukì,quívịcóthểtinthế.Thưaquíôngquíbàbồithẩm,tangvậtsốmộtlàcáimànhữngthiênthầnthượngđẳng,nhữngthiênthầnngâyngô,chấtphácvớiđôicánhcaoquí,thèmmuốn.Xinhãynhìnmớgaichằngchịtnày.

2

Tôisinhnăm1910ởParis.Chatôilàmộtngườidịudàng,dễtính,mang

trongmìnhmộthỗnhốnggiencủanhiềuchủngtộc:mộtcôngdânThụySĩ,gốcnửaPhápnửaÁo,vớichútxíuDanubetrongmáu.Látnữa,tôisẽmờiquívịchuyềntaynhauxemmộtsốbưuảnhđẹpmàuxanhlángbóng.ChatôicómộtkháchsạnsangtrọngởRiviera.Ôngnộitôikinhdoanhrượuvangvàhaicốnộitôi,mộtcụbánđồtrangsức,mộtcụmởcửahàngtơlụa.Nămbamươituổi,chatôilấymộtcôgáingườiAnh,congáinhàleonúiJeromeDunnvàcháugáimộtcặpvợchồngmụcsưởgiáoxứDorset,chuyêngiavềnhữngđềtàibíẩn-cụôngvềcổthổnhưỡnghọc,cụbàvềđànphonghạc.Mẹtôi,mộtthiếuphụrấtănảnh,chếttrongmộttainạnkìlạ(đipích-ních,sétđánh)khitôimớilênbavà,ngoạitrừmấyhơiấmủtậnđáysâuquákhứ,khôngmộtchútgìvềbàcònsót lại trongnhữngthung lũngcủakíức,màbêntrênđó,nếuquívịcònchịunổicáithứvănphongnàycủatôi(tôiđangviếtdướisựgiámsát)mặttrờicủatuổiấuthơtôiđãlặn:chắcchắn, tấtcảquívịđềubiếtnhữngdưtànlãngđãngcủangàylơlửngcùngđámmuỗimắtbên trênhànggiậunởhoa,hoặcbấtchợtbịđộtnhậpvàxuyênquabởikẻlãng du dưới chânmột quả đồi, trong nhập nhoạng chiều hè; hơi ấm củakhănchoànglôngthú,đámmuỗimắtvàngrực.Chịgáimẹtôi,bácSybil,lấyemhọchatôivàsaukhibịôngnàyruồng

rẫy,vềphụcvụgiađình tôikiểunhưmộtgiasưvàquảngiakhôngcông.Saunày,cóngườikểchotôirằngdạoxưabácphảilòngchatôivàchatôiđãhồnnhiênlợidụngtìnhcảmđóvàomộtngàymưađểrồiquênđingaykhitrờinắngấmtrởlại.Tôicựckìyêumếnbácbấtchấpmộtsốnguyêntắccủabáctỏracứngnhắc,mộtsựcứngnhắctaihại.Cólẽbácmuốnrènchotôi,tớikìviênmãn,trởthànhmộtônggóatốthơnchatôi.BácSybilcóđôimắtmàuxanhdatrờimíhồngvànướcdavõvàng.Báclàmthơ.Bácmêtínmộtcáchthơmộng.Bácnóibácsẽchếtsaudịpsinhnhậtlầnthứmườisáucủatôi, vàđúngnhưvậy.Ôngchồngbác,mộtnhânviên chàohàngcựpháchtrongngànhkinhdoanhnướchoa,tiêuphầnlớnthờigiantạiMĩ,cuốicùng,lậphãngvàmuađượcítđấtđaiởbênđó.Tôilàmộtđứatrẻkhỏemạnh,sungsướng,lớnlêntrongmộtthếgiớitươi

sánggồmtoànnhữngsáchđầytranhảnh,bãicáttrắngsạch,nhữngcâycam,nhữngchúchóthânthiện,quangcảnhbiểnvànhữngbộmặttươicười.XoayquanhtôilàkháchsạnMiranalộnglẫynhưmộtvũtrụcủariêngtôi,mộttiểuvũtrụquétvôitrắngnằmgiữacáivũtrụxanhlớnhơnlấplánhbênngoài.

Từchịrửabátđĩađeotạpdềđếnôngtrùmsỏmặcđồflanensangtrọng,aicũngthíchtôi,aicũngchiềuchuộngtôi.NhữngbàgiàngườiMĩchốnggậyngảngườivềphíatôinhưnhữngtòathápnghiêngPisa.NhữngbàquậnchúaNgalụnbại,khôngcònkhảnăngđểbaochatôi,muachotôinhữnggóikẹo

đắttiền.Cònông,moncherpetitpapa[16]

,thìthườngđưatôirangoàichơi,khiđithuyền,khiđixeđạp,dạytôibơi,lặn,lướtván,đọcchotôingheDon

Quixote[17]

vàLesMisérables*[18]

(Nhữngngườikhốnkhổ), tôi tôn thờvàkínhtrọngông,tôi‘cảmthấyvuisướngthaychoôngmỗikhinghelỏmthấyđámngườilàmtrongnhàbàntánvềcácbạngáicủaông,nhữngngườiđẹpvàkhảáirấtquantâmđếntôi,họthườngthủthàthủthỉvànhỏnhữnggiọtnướcmắtxótthươngchotuổithơvuitươinhưngthiếumẹcủatôi.Tôihọcmột trườngngoại trúcủaAnhcáchnhàkhoảngmấycây số,ởđó tôi chơiquầnvợtvànémbóng,đượcđiểmtốtvàrấtthânthiệnhòađồngvớicácbạnhọccũngnhưvớicácthầycôgiáo.Theonhưtôicònnhớđược, trướctuổimườiba(tứclàtrướckhitôigặpcôbéAnnabellầnđầu),tôichỉcóvỏnvẹnmấy trải nghiệm thực sự có liên quan đến tính dục, đó là: một cuộc tròchuyện trịnh trọng, đứngđắnvà thuần túy lí thuyếtvềnhữngbấtngờcủatuổidậythì trongvườnhồngcủanhàtrườngvớimột thằngnhỏngườiMĩ,contraimộtnữtàitửđiệnảnhnổitiếngthờiấymànóhọahoằnmớiđượcthấytrongthếgiớibachiều;vànhữngphảnứngngồngộnơicơthểtôikhingắmmộtsố tấmảnh,ngọcngàvàmờtối,vớinhữngkhoảngda thịt lộracựckìmềmmượt,trongcuốnLaBeautéHumaine*(Vẻđẹpngười)lộnglẫycủaPichonmàtôithóđượctrongthưviệncủakháchsạn,moitừdướimột

chồng tạp chíGraphics[19]

đónggáymàu cẩm thạch chất caonhưnúi.Vềsau,chatôi, theocáicáchvuivẻ,khoáihoạtcủaông, truyềnchotôi tấtcảnhữngthôngtinvềtínhdụcmàôngnghĩlàtôicầnbiết;đólàvàomùathunăm1923,ngaytrướckhigửitôiđếnmộtlycée*(trườngtrunghọc)ởLyon(chúngtôiquabamùađôngởđây);nhưngthanôi,mùahènămấy,chatôiđidulịchÝcùngbàdeR.vàcongáibà,thànhthửtôichẳngcóaiđểthanthở,chẳngcóaiđểthỉnhvấn.

3

Giốngnhưtácgiảnhữngdòngnày,Annabelcũnglàconlai:bốAnh,mẹ

HàLan.Bâygiờ,tôikhôngcònnhớrõnétmặtcô,mờảohơnnhiềusovớihồicáchđâymấynăm, trướckhi tôigặpLolita.Cóhai loạikíức thịgiác;mộtlàkhitakhéoléotáitạomộthìnhảnhtrongphòngthí-nghiệm-tâm-trí,mắtvẫnmở(theocáchnày,tôihìnhdungAnnabeldướidạngvẻcóthểmôtảbằngnhữngtừchungchungnhư:“damậtong”,“haicánhtaymảnhdẻ”,“tócnâubồng”,“midài”,“miệngrộngtươirói”);hailàkhitanhắmmắtgợilêntứcthìtrênvànhtrongtốiđencủamímắthìnhảnhtuyệtđốitrungthành,kháchquan,nhưmộtbóngmanhỏbé theocácmàusắc tựnhiên,củamộtgươngmặtyêudấu(vàđólàcáchtôihìnhdungLolita).Dovậy,trongviệcmôtảAnnabel,xinchophéptôichỉnóigọnrằngđólà

mộtcôbérấtđángyêukémtôivàithángtuổi.ChamẹcôlàbạncốtricủabácSybilvàhọcũngcứngnhắcnhưbác.HọthuêmộtbiệtthựcáchkháchsạnMiranakhôngxa.ÔngLeighhóiđầu,dangămngăm,bàLeigh(tênthờicongáilàVanessavanNess)béovàmặttrátbựphấn.Tôirấtghétcảhaivợchồng! Thoạt đầu, Annabel và tôi toàn nói những chuyện đẩu đâu. Côthườngvốctừngvốccátmịnvàđểnóchảyxuốngquakẽtay.ĐầuócchúngtôiđượckhuônđúccùngmộtkiểuvớinhữngđứatrẻchâuÂuthôngminhởđộtuổitiền-vịthànhniênvàothờichúngtôivàthuộcgiaitầngchúngtôi,vàtôikhôngtinrằngngườitacóthểgánchochúngtôiítnhiềuphẩmchấtthiêntàichỉvìchúngtôiquantâmđếnsựđanguyêncủathếgiớicócưdân,đếnnhữngcuộcthiđấuquầnvợt,đếncõivôtận,đếnthuyếtduyngã

[20]vânvân.

Nhìnnhữngconvậtsơsinhmềmnhũnvàmỏngmanh,chúngtôiđềucảmthấynhóiđau.AnnabelmuốnsaunàysẽlàmộtnữytáởmộtnướcchâuÁnghèo đói; tôi thì muốn trở thành một điệp viên trứ danh. Ngay lập tức,chúngtôimênhauđiêncuồng,vụngvề,đauđớn,khôngcònbiếtxấuhổ;tôiphảinóithêmlàmộtcáchvôvọng,bởilẽnỗikhátkhaocuồngkhấumuốnchiếmhữunhauđóchỉcóthểvơinhẹđibằngviệcthựcsựngấmvàonhau,nhậplàmmộtvớinhau,đếntừngphântửcủacảlinhhồnlẫnthểxác;nhưngấyđấy,chúngtôithậmchíkhôngthểgiaophốivớinhaunhưlũtrẻởnhữngxómổchuột lúcnàocũngdễdàngkiếmđượccơhộiđể làm.SaulầnđiêncuồngtìmcáchgặpnhaubanđêmtrongvườnnhàAnnabel(tôisẽnóithêmvềchuyệnnàyởphầndưới),phạmviriêngtưduynhấtmàchúngtôiđượcphéplàởngoàitầmtainghe,nhưngvẫntrongtầmnhìn,củakhuđôngngườitrên plage* (bãi tắm). Ở đó, trên cát mềm, cách các bậc phụ huynhmấy

bước,chúngtôinằmềnhsuốtbuổisángtrongtộtđỉnhthèmkhátđếnđờđẫnvà lợidụngmọingẫunhiênmaymắn trongkhônggianvà thờigianđểsờsoạngnhau:bàntaycô,lấpmộtnửatrongcát,trườnvềphíatôi,nhữngngónnâuthonmảnhlừlừtiếnnhưkiểumộngdu,mỗilúcmộtsátlạigần;rồicáiđầugốianhánhmàu trắngsữabắtđầumộthành trìnhdài, thận trọng;đôikhi,mộtcáiụtìnhcờdomấyđứanhỏđắptạochochúngtôimộtthứbìnhphongđủkínđểcóthểchàhaicặpmôimặnvàonhau;nhữngtiếpxúcnửavờiấyđãđẩyhaicơ thể thanhxuân,khỏemạnhvà thiếukinhnghiệmcủachúng tôi lên tớimột bức xúc cao độ đến nỗi cả làn nước xanhmát lạnhtrongđóchúngtôitiếptụcbámriếtlấynhaucũngkhôngthểlàmnguôidịu.Trong số những bảo vật mà sau này, trong những năm bôn ba ở tuổi

trưởng thành, tôiđãđánhmất, cómột tấmhìnhdobác tôi chụpnhanh tạimộttiệmcàphêvỉahè;trongảnh,tathấyAnnabelvàchamẹcôngồiquanhmộtcáibàncùngvớimộtônggiàcổlỗthọtchân,bácsĩCooper,ngườitheođuổibáctôivàomùahènămấy.MặtAnnabelnomkhôngrõlắmvìlúcấycôđangcúitrêncốcchocolatglacé*(sô-cô-lađá)củamìnhvàngườitachỉcóthểnhậnracôởđôivaitrầnmảnhkhảnhvàđườngrẽngôicủamáitóc(theonhữnggìtôicònnhớvềtấmảnhđó)giữamộtquầngnhoanhóanắngquyệnlẫnvớivẻyêukiềunayđãvĩnhviễnmấtcủacô;riêngtôi,lúcđóngồihơitáchrakhỏimọingười,thìnổibậtlênmộtcáchđầykịchtính:mộtthiếuniêncaucó,trándô,mặcáosơmingắntaysẫmmàuvàquầnsoọcmayđẹp,bắtchéochân,quaynghiêngmặtnhìnđichỗkhác.Tấmảnhnàychụpvàongàykết thúcmùahèđịnhmệnhcủachúng tôivàchỉmấyphút trướckhichúng tôi thực hiện nỗ lực thứ hai và cuối cùng nhằm chống lại số phận.Kiếmmột cớ lăngnhăngchẳng rađâuvàođâu (đây là cơhội tốihậucủachúng tôi vàngoài ra, chẳngcòngì là thực sựquan trọngnữa), chúng tôichuồnkhỏitiệmcàphêchạyrabãitắm,tìmđượcmộtdảicátvắngvẻvàởđó,dướibóng râm tímngátcủanhững tảngđáđỏ tạo thànhmột thứhangđộngnhỏ,chúngtôilaovàomộtcuộcômấpvuốtverồdạitrướcmộtnhânchứngduynhấtlàcặpkínhrâmcủaaiđóbỏquên.Tôiđãquìxuống,sắpsửachiếmđoạtngườiyêudấu thìhaingườiđi tắmrâu riaxồmxoàm,ônggiàbiểnvàem traiông,chợtxộc ra từnhững lànsóng,vớinhững tiếnghò lakhuyếnkhíchtụctĩu,vàbốnthángsau,AnnabelchếtvìbệnhsốtchấyrậnởCorfu

[21].

4

Tôi lậtđi lật lạinhữngkíứckhốnkhổđóvàkhôngngừngtựhỏi:phải

chăngkẽnứtcủađờitôiđãbắtđầutoácratừdạoấy,trongcáiánhlấplánhcủamùahèxaxămấy?Haynỗithèmkháttháiquácủatôiđốivớicôbéđóchỉ làbằngchứngđầu tiên củamộtdị tật cốhữu?Khi ráng thửphân tíchnhững khát khao, động cơ, hành vi, vân vân của bản thân, tôi thường tựbuôngthảmìnhvàomộtthứtưởngtượnghồicố,nócungcấpchokhảnăngphântíchcủatôivôsốchọnlựa,khiếnchomỗiconđườngđượchìnhdungđềurẽđôivàtiếptụcrẽđôikhôngngừngtrongcáimêcungnhằngnhịtđếnphátđiênlàquákhứcủatôi.Nhưngtôitinchắcrằng,theomộtcáchnhuốmmàuphápthuậtvàđịnhmệnhnàođó,LolitabắtđầutừAnnabel.TôicũngbiếtrằngcúsốcdocáichếtcủaAnnabelđãlàmtăngthêmnỗi

thất vọng vềmùa-hè-ác-mộng đó, biến nó thànhmột chướng ngại thườngtrựcđốivớimọicuộchuêtìnhkháctrongnhữngnămtuổitrẻlạnhlẽocủatôi.Cáitinhthầnvàcáithểxáchòaquyệnvàonhautrongchúngtôivớimộtđộhoànhảođếnnỗilớptrẻthờinayvớiđầuócthựcdụng,xuthờivàthôsơ,khóbềhiểunổi.MộtthờigiandàisaucáichếtcủaAnnabel,tôivẫncòncảmthấynhữngýnghĩcủacôbồngbềnhquanhữngýnghĩcủachínhtôi.Từlâutrướckhigặpnhau,chúngtôiđãcónhữnggiấcmơgiốngnhau.Chúngtôitrao đổi đủmọi chuyện. Chúng tôi phát hiện ra những tương đồng kì lạ.CùngvàothángSáu,cùngmộtnăm(1919),mộtconchimhoàngyếnlạcđànđã loạng quạng bay vào nhà cô và nhà tôi ở hai nước cách xa nhau. Ôi,Lolita,giáemyêutôinhưthế!Tôidànhphầnkếtchương“Annabel”củađờitôiđểkểvềcuộchẹnhòđầu

tiên thấtbạicủachúngtôi.Mộtđêm,Annabelđánhlừađượcsựcảnhgiácđộcđịacủagiađình,chúng tôi tót lênngồi trênphầncòn lạicủamộtbứctườngđáđổnát trongmột lùmcâymimosakhẳngkhiu,mảnh láđằngsaubiệtthựcủahọ.Quabóngđêmvàđámcâycối,chúngtôithấynhữnghìnhngoằn ngoèo trên các ô kính cửa sổ sáng đèn (giờ đây, điểm thêmnhữngchấmmựcmàucủakíứcnhạycảm,tôi thấychúnggiốngnhưnhữngquânbài-cólẽvì“kẻđịch”đangmảichơibàibridge).Annabelrunlênvàgiậtthótkhitôihônlênkhóemôihémởvàdáitainónghổicủacô.Mộtchùmsaokhẽlấplánhtrênđầuchúngtôi,giữabónghìnhcủanhữngchiếcláthondài;bầu trời run rẩyấycũng trần trụinhư thân thểAnnabeldướichiếcáođầmmỏng.Tôithấymặtemdướibầutrời,rõnétlạlùng,nhưthểtựnótỏaramộtlànsánglờmờ.Chânem,đôichânđẹpsốngđộng,khôngkhépchặtlại,

vàkhitaytôiđếnđúngchỗnótìmkiếm,mộtvẻmơmàng,kìbí,nửakhoáicảm,nửađauđớn,hiệnlêntrêngươngmặttrẻthơấy.Emngồihơicaohơntôimộtchút,vàmỗikhi, trongniềmngâyngấtđơnđộc,emthấycầnphảihôntôi,đầuemcúixuốngtrongmộtđộngtácđờđẫnngáingủ,êmáivàuểoải,hầunhưtộinghiệp,vàđôiđầugốitrầnquắplấycổtaytôi,riếtchặtrồilạibuôngra;vàcáimiệngrunrẩy,biếndạngvìvịđắngnghétcủamộtliềuthuốcbíhiểmnàođó,vừahíthơiđánhxuýtmộtcái,vừaxáplạigầnmặttôi.Em ráng làm dịu bớt nỗi khắc khoải yêu đương, trước hết bằng cách chàmạnhcặpmôikhôvàomôitôi;rồingườiyêudấucủatôirờiravớimộtđộngtácbồnchồn,hấtngượctócrasaugáy,rồilạilầmlìxáptới,hémiệngchotôingốnthỏathuê,trongkhi,vớimộtsựhàophóngsẵnsàngdânghiếnchoem tất thảy - trái tim, cổ họng, gan ruột - tôi để em nắm lấy cây vươngtrượngcủaniềmđammêcủatôitrongbàntayvụngvềcủaem.Tôicònnhớcáimùicủamộtloạiphấntắm-tôiđồlàAnnabelđãlấytrộm

củachịhầuphòngngườiTâyBanNhacủamẹcô-mộtmùithơmnhànnhạt,đượmhươngxạ,rẻtiền.Nóquyệnvớimùibíchquicủathânthểcô,vànhụccảmbỗngdângđầy trong tôi suýtứa ra nếukhông cómột tiếngđộngbấtchợtởbụicâybêncạnh-vàtrongkhichúngtôibuôngnhaura,mạchmáugiầngiật,hồihộpnghechừngxemcóphảimộtconmèođihoang,thìtừphíanhà,mẹcôcấttiếnggọivớimộtâmsắcmỗilúcmộtcuốngcuồnghơn-vàbácsĩCooperlặclètậptễnhđiravườn.Nhưngcáilùmcâymimosaấy-cáilànsương-saoấy,cáicảmgiáctêtêấy,ngọnlửaấy,cáichấtdịchngònngọtấyvàcáinhóiđauấyvẫncònlạitrongtôivàcôgáiqườquạngchântaybênbãibiển,côgáivớichiếclưỡicuồngnhiệtấytừđócứámảnhtôihoài-chođếntậnhaimươibốnnămsau,khi,cuốicùng,tôigiảiđượcbùamêấybằngcáchhóathâncôvàomộtcôgáikhác.

5

Nhữngngàythanhxuâncủatôi,khitôinhìnlại,dườngnhưbaykhỏitôi

trongmột xoáy lốc nhữngmảnh nhờ nhạt lặp đi lặp lại không cùng, tựanhữngmớgiấy lụanhàunátquaycuồng thànhmộtcơnbão tuyếtbanmaimàmộthànhkháchngồitoaquansát

[22]cóthểnhìnthấyphấpphớiđằngsau

đoàn tàu.Trongquanhệ tìnhdụcvớiđànbà, tôibaogiờcũng thựcdụng,mỉamaivànhanhgọn.KhicònlàsinhviênởLondonvàParis,vớitôi,gáilàmtiềnlàđủ.Việchọctậpcủatôitỉmỉ,miệtmài,tuynhiênkhôngđạtkếtquảgìđặcbiệt.Thoạtđầu, tôi tínhkiếmmộthọcvịvềkhoatâmthầnnhưnhiềutàinăngmanqué*(bấtthành);nhưngkhốnnỗi,tôilạicònmanquéhơnhọ: tôi cảm thấy quá nặng nề, bác sĩ ạ,một sự kiệt sức kì lạ; và tôi bènchuyểnquavănhọcAnh,cáilĩnhvựcnơibiếtbaonhàthơbấtthànhdanh,cuốicùng,đã trốnvàođể thànhnhữnggiáosưđóngbộcomlê“tuýt”,phìphèo tẩu thuốc. Paris rất hợp với tôi. Tôi bàn luận về phim Xô viết vớinhữngngườilưuvong.Tôingồivớinhữngchatínhdụcđồnggiới

[23]ởtiệm

càphêDeuxMagots.Tôiđăngnhữngbàitiểuluậnngoắtngoéotrênnhữngtờbáokhôngmấyaibiếtđến.Tôiphóngtác:...ThahồchoFraüleinvonKulpngoáilại,tayđặttrênnắmcửa

Tôichẳngtheonàngđâu.CũngchẳngtheoFresca.HayconHảiấukia[24]

Mộtbàiviếtcủatôinhanđề“ChủđềProusttrongmộtbứcthưcủaKeats

gửiBenjaminBailey”bịsáu,bảyvịhọcgiảcườigiễusaukhiđọcxong.Tôixoay sangviếtmột cuốnHistoire abrégéede lapoésie anglaise* (Lược sửthơAnh)chomộtnhàxuấtbảnnổi tiếng,vàsauđóbắt tayvàosoạncuốnsáchgiáokhoavềvănhọcPhápchosinhviênnóitiếngAnh(vớinhữngsosánhrút ra từcác tácgiảAnh);công trìnhnày làmtôibậnbịusuốtnhữngnăm1940-vàtậpcuốiđãgầnnhưsẵnsàngđểinkhitôibịbắt.Tôi kiếm được một việc làm: dạy tiếng Anh cho một nhóm người

lớnởAuteuil.Rồimộttrườngnamsinhtuyểndụngtôitrongvàimùađông.Thithoảng,tôilợidụngquanhệvớimộtsốnhânvậttronggiớihoạtđộngxãhộivàtâmlí trị liệuđểbámcàngtheohọđithămmộtsốcơsởkhácnhaunhưcônhiviệnhoặctrườngcảihuấn,ởđótacóthểthahồngắmnhữngbégái dậy thì với rèmmi dày xoắn vào nhau, những bữa tiệcmắt thoảimái

khôngsợbịaibắtlỗinhưchỉcótrongmơ.Bâygiờ,tôimuốngiớithiệuýniệmsauđây.Trongkhungtuổitừchínđến

mườibốn,đôikhicónhữngbégái,màdướimắtmộtsốdukháchgấpđôihoặcgấpnhiềulầntuổibịhớphồn,đểlộrabảnchấtđíchthựccủamình,bảnchấtấykhôngđậmtínhngười,màmangtính tiểunữthần(cónghĩa làquỉquái);vànhữngmẫungườiđặctuyểnấy,tôiđềnghịgọilà“tiểunữthần”.Xinchúýlàtôidùngtừbiểuthịthờigianchứkhôngbiểuthịkhônggian.

Thựctế,tôimuốnđộcgiảcoi“chín”và“mườibốn”nhưnhữngđườngbiên-nhữngbãitắmlấplánhnhưgươngsoivànhữngtảngđáhồnghồng-củamộthònđảothầntiên,nơicáctiểunữthầncủatôithườngluitới,bốnbềlàbiểnmênhmôngmùsương.Giữahaigiớihạntuổiấy,phảichăngmọibégáiđềulà tiểunữ thần?Dĩ nhiên là không.Nếu thế thì bọn tôi, nhữngkẻnắm rõngọnngành,nhữngkẻđộchành,nhữngkẻcuồngsitiểunữthần,đãhóadạitừlâurồi.Sắcđẹpcũngkhôngphảilàmộttiêuchíđểxácđịnh;vàsựphàmtục, hoặc, ít nhất, cái màmột cộng đồng nhất định nào đó quen gọi thế,khôngnhấtthiếtlàmgiảmthiểumộtsốđặctínhbíẩn,cáiduyênchếtngười,cáivẻquyến rũbiếnhóa, thoắt ẩn thoắthiện,xảo tráđến tannát lòng,nótáchbiệttiểunữthầnvớinhữngbạncùngtuổivốnbộiphầnphụthuộcvàocái thế-giới-không-gian của những hiện tượng đồng thời, chứ khôngmấyliênquanđếncáicù-lao-thời-gianthầntiênvôhìnhnơiLolitachơinhởnvớiđồng loại. Trong cùngmột khung tuổi, số lượng những tiểu nữ thần đíchthựccựckìnhỏhơnsốlượngcácbégáitạmthờichưađẹp,hoặcchỉdễcoi,hoặc“xinhxắn”,hoặc thậmchí là“dịudàng”và“hấpdẫn”,nhữngbégáibìnhthường,mũmmĩm,khôngeo,damátlạnh,bụngtrònnâyvàbímtócvắtve, rành rành cốt cách người, lớn lên có thể (hoặc không thể) trở nên sắcnướchương trời (hãynghĩđến trườnghợpnhữngcôbéo lùnxấuxíđi tấtđen,độimũtrắng,bỗngnhiênhóathànhminhtinhmànbạclừnglẫy).Hãyđưatấmảnhchụpmộttốpnữhọcsinhhaynữhướngđạosinhchomộtngườiđànôngbình thườngvàđềnghịanh tachỉ racônàoxinhnhất;chưachắcanhtađãchọntiểunữthầntrongđámấy.Bạnphảilàmộtnghệsĩkiêmmộtgãkhùng,mộtconngườisầumuộnvôbiênmangmộtbọngkịchđộctrongthậnvàmộtngọnlửasiêukhoáilạcluônhừnghựctrongtủysống(ôi,bạnphảicomìnhvàcheđậykhốnkhổnhưthếnào!)mớicóthểnhậnrangay,bằngvàonhữngdấuhiệukhótả-nétlượnmềmmại,phảngphấtdángmèo,củamộtgòmá,cáithonthảcủamộtbắpchânmơnmởnlôngtơ,vànhữngchitiếtkhácmàsựxấuhổvàtuyệtvọngcùngnhữnggiọtnướcmắttrìumếnkhiếntôikhôngdámkểra-tiểuquỉđộchạichếtngườigiữanhữngđứatrẻlànhmạnh, cả đámnàykhôngnhận ra em, và bản thân emcũngkhôngýthứcđượcquyềnlựchuyềnhoặccủamình.

Ngoài ra,vìýniệm thờigianđóngvai tròkìdiệuđến thế trongchuyệnnày,ngườinghiêncứuchớnênngạcnhiênkhibiếtrằngphảilàmộtkhoảngcách, không bao giờ dướimười năm, theo tôi nghĩ, thường là ba hay bốnmươi, thậmchíchínmươinămtrongmộtsốtrườnghợpnổi tiếng,giữacôgáivàngườiđànông,mớikhiếnchongườinàygụcngãdướisứcquyếnrũcủatiểunữthần.Đâylàvấnđềchỉnhtiêucự,vấnđềmộtkhoảngcáchnàođómàconmắtnộitâmrạorựcmuốnvượtqua,vàmộtsựtươngphảnnàođómàtâmtríhàohểncảmnhậnvớimộtkhoáithúđồibại.KhitôilàmộtđứatrẻvàbéAnnabelcủatôilàmộtđứatrẻ,emtuyệtnhiênkhôngphảilàmộttiểunữthầnđốivớitôi;chúngtôibằngvaiphảilứavớinhauvàtôilàmộttiểudươngthầnchínhdanhtrêncáicù-lao-thời-gianthầntiênấy;nhưnghômnayđây,vàothángChínnăm1952này,saukhihaimươichínnămđãtrôiqua, tôinghĩ tôicóthểthấyrõởemmanhnhacủanữtiểuyêuđịnhmệnhtrongđờitôi.Chúngtôiyêunhaubằngmộttìnhyêusớmsủamàdữdộiđếnmứcnhiềukhicóthểhủyhoạibaoquãngđờitrưởngthành.Tôilàmộtgãtraitrẻ cường trángnên tôi đã sống sót; nhưng chất độcvẫn còn lại trongvếtthươngvàvếtthươngkhôngbaogiờđóngsẹo,vàrồitôitrưởngthànhgiữamộtnềnvănminhtrongđómộtngườiđànônghaimươilămtuổiđượcphéptántỉnhmộtthiếunữmườisáu,nhưngkhôngphảilàmộtbégáimườihai.Thếnênchẳngcógì lạlàquãngđờitrưởngthànhởchâuÂutrongcuộc

sinh tồn của tôi, tỏ ra haimặtmột cách quái đản.Bề ngoài, tôi có nhữngquanhệgọilàbìnhthườngvớimộtsốphụnữtrầntụcvútonhưquảbầuhaytráilê;bêntrong,tôibịthiêudầnthiêumònbởilòlửađịangụccủanỗithèmkhátbịkiềmchếđốivớimọitiểunữthầnchợtgặpmàkẻhènnháttôntrọngluậtlệlàtôiđâykhôngdámtiếpcận.Nhữngngườinữtôiđượcphépdùngchỉlànhữngliềuthuốctrịtạmthời.Tôisẵnsàngtinrằngnhữnggìtôicảmnhậntừhànhđộnggiaohợptựnhiêncũnggiốnghệtnhữngcảmgiáccủacácgãđực to conbình thườngkhi ănnằmvới nhữngbạn tìnhmậpmạpbìnhthườngcủahọtrongcáinhịprungchuyểnthườnglệcủathếgiới.Rầynỗilà,khácvớinhữngquíôngấy, chỉmình tôi cảmnhận thấy lóechớpcủamộtniềmhoan lạcxótxagấpbội.Giấcmơdâmdụcmờxỉnnhấtcủa tôicũngngànlầnchóisánghơntấtcảnhữngchuyệnngoạitìnhmànhàvănthiêntàitrángdươngnhấthoặckẻbất lựctàinăngnhấtcóthểtưởngtượngra.Thếgiớicủatôitáchlàmđôi.Tôiýthứcrằngkhôngchỉcómộtmàlàhaigiới,tôiđứngngoàicảhai;nhàgiảiphẫuhọcắtsẽgọicảhailànữgiới.Nhưngđốivới tôi, quacái lăngkínhcủagiácquan tôi, “chúngkhácnhaunhưgaivàgái”

[25].Đếnbâygiờ,tôimớiđúckếtthànhlíluậntoànbộđiềuđó.Ởquãng

tuổihaimươivàngoàibamươi,tôichưahiểunhữngdaydứtcủamìnhrành

rọtnhưthế.Trongkhithểxáctôibiếtrõnókhaokhátđiềugì,thìtâmtrítôilạibácbỏmọivanxincủathểxác.Cólúc,tôiđâmxấuhổvàkhiếpsợ,khikháctôilạilạcquanđếnliềulĩnh.Nhữngcấmkịbópnghẹttôi.Cácnhàtâmphân học nhử tôi bằng những cách giải phóng giả các libido giả.Với tôi,nhữngđối tượngduynhấtkhảdĩkhuấyđộngnhững run rẩyyêuđương làcácchịemgáihoặchầugái,ngườiphụcdịchcủaAnnabel,điềuấyđôikhitôithấynhưlàmộttiềntriệucủađiênloạn.Cónhữnglúckhác,tôilạitựnhủrằngtấtcảchỉlàvấnđềquanđiểmmàthôi,rằngviệctôixúcđộngđếnmấttrívìnhữnggáinhỏchẳngcógì làsai tráicả.Xinchophéptôiđượcnhắcđộc giả rằng ở nước Anh, với việc thông qua Luật về nhi đồng và thiếuniênvàonăm1933,từ“gáinhỏ”đượcđịnhnghĩalà“mộtembégáitrêntámtuổinhưngdướimườibốn tuổi” (sauđó, từmườibốnđếnmườibảy,địnhnghĩatheoluậtlà“thiếunữ”).Mặtkhác,ởbangMassachusettscủaMĩ,mộtđứa“trẻquậy”,theođịnhnghĩakĩthuật,làmộtđứaởđộtuổi“giữabảyvàmười bảy” (hơnnữa, thườnghayđànđúmvới nhữngkẻxấuhoặcvôđạođức).HughBroughton,mộtcâybúthaytranhluậndướitriềuvuaJamesI,đã

chứngminhrằngRahab[26]

hànhnghềmãidâmtừtuổilênmười.Điềunàyrấtlàlíthúđây,vàtôidámchắccácvịđãhìnhdungthấytôilêncơntớimứcsùibọtmép;nhưngkhông,tôikhônghề;tôichỉbúngnhữngýnghĩvuivẻ

vào cái bát gỗ củamình thôi[27]

. Xin bổ sungmột số hình ảnh nữa. ĐâyVirgil

[28],ôngắtcóthểcangợitiểunữthầnbằnggiọngđơn,songcólẽđiều

ôngkhoáihơncảlàvùngđáychậucủamộtbồnhítrai.Đây,haicôgáisôngNile chưa đến tuần cập kê, hai ái nữ của vua Akhnaten và hoàng hậuNefertiti(cặpvợchồngvuachúanàycómộtlèosáucon)chẳngmanggìtrênngườingoàimộtlôchuỗihạtlấplánh,ngảmìnhlảlơitrênnhữngchiếcgối,vớithânthểdậythìdanâunõn,đầutrọc,mắtdàiđenláy,vẫnnguyêntrinhsau ba ngàn năm.Đây nữa,mấy cô dâumười tuổi bị cưỡng bức ngồi lên

chiếcbùafascinum[29]

, thứdươngvậtngàtrongnhữngđiệnnghiêncứucổđiển.HônnhânvàchungsốngtrướctuổidậythìvẫncònlàphổbiếnởmộtsốtỉnhmiềnĐôngẤnĐộ.ỞcácbộlạcLepcha,ônggiàtámmươigiaophốivớigáitámtuổimàchẳngailấythếlàmbấtbình.Nóichocùng,DanteđãmêBeatricecủamìnhđếnphátrồtừkhinàngmớilênchín,mộtbégáilinhhoạt,đángyêu,mặtthoaphấn,đeođầyđồtrangsức,mặcchiếcáođỏthắm,

và chuyện đó xảy ra vào năm 1274[30]

ở Florence, tạimột bữa tiệc trongthángNămtươivui.VàkhiPetrarchyêuLaureenđiêncuồng,ngườitìnhcủaôngmớichỉlàmộttiểunữthầntócvàngmườihaituổitungtăngtronggió,giữađámphấnhoavàbụi,mộtđóahoabay lượn trêndảiđồngbằng tươi

đẹp,nhìntừdãyđồiVaucluse.Nhưngthôi, tahãy tỏranghiêmcẩnvàvănminh.HumbertHumbertđã

rấtcốgắngngoanngoãn.Hắnđãthựcsựvàchânthànhnỗlựchếtmình.Hắnđãtỏracựckìtôntrọngcáctrẻembìnhthườngvớisựtrongtrắngvàmỏngmanhdễtổnthươngcủachúng,vàtrongbấtkìhoàncảnhnào,không!khôngđờinào,hắnđụngtớisựngâythơcủamộtbégái,nếuthấycónguycơ,dùlànhỏnhất,xảyra tai tiếng.Nhưng trái timhắnđậpmới rộnrã làmsaokhi,giữamộtđámđôngngâythơ,hắnpháthiệnramộtnhiquỉ,”enfantcharmantet fourbe*(đứa trẻquyếnrũvàxảo trá)”,mắtđờxỉn,môingờingời -giờhồn,chỉcầnanhtỏracóýnhòmngóem,làmườinămtùđó!Ấy,đờilàthế.HumberthoàntoàncóthểgiaophốivóiEve,nhưngngườimàhắnkhaokhátlại làLilith

[31].Bầuvúbắt đầunhúkhá sớm (ở tuổi 10,7) trong chu trình

thay đổi cơ thể đi cùng tuổi dậy thì.Và dấu hiệu tiếp theo của sự trưởngthànhcóthểthấyđượclàâmhộbắtđầumọclôngcósắctố(ởtuổi11,2).Cáibátgỗ

[32] của tôigiờ trànđầy thẻđiểm.Mộtvụđắm tàu.Mộtđảosanhô.

Mộtmìnhvớiđứaconruncầmcậpcủamộthànhkháchchếtđuối.Cưngơi,đâychỉlàmộttròchơithôi!Nhữngcuộcphiêulưutưởngtượngcủatôimớikìdiệulàmsao,khitôingồitrênmộtghếđácôngviên,vờnhưđangchìmđắmtrongnhữngtrangrunrẩycủamộtcuốnsách.Xungquanhnhàhọcgiảtrầm lặng, những tiểu nữ thần tung tăng chơi đùa như thể đó làmột photượngquenthuộchoặcmộtphầnbóngrâmvàánhlunglinhcủamộtcâycổthụvậy.Cólầnmộtcôbéđẹptuyệttrần,mặcáodàikẻcarô,xịchđếnđặtcáichânnainịtnặngnềlênchiếcghếbăng,ngaycạnhtôi,thọchaicánhtaytrầnvàotôivàthắtlạidâybàntrượtcóbánhxe,vàtôitanchảydướiánhmặttrời,vớiđộctrọicuốnsáchlàmlánhochemặt,trongkhinhữngmóntócnâucủaemxõaxuốngtrùmlêncáiđầugốibịtrầyda,vàbónglámàtôichiasẻcùngemxônxaovàhòatantrênbắpchânngờingờikềsátmátôiliêntụcđổimàu.Một lần khác, trongmétro* (xe điện ngầm),một nữ sinh tóc đỏđứngsáttôi,vớitaylênnắmvòngtreo,đểlộmộttúmlôngnách,vàcáivệtnâuđỏdịuấy,hàngmấytuầnsau,vẫncònrầnrậttronghuyếtquảntôi.Tôicóthểlậpmộtdanhsáchdàinhữngmẩuhuêtìnhmộtchiềunhưvậy.Mộtsốtrongđókếtthúctrongmộtmùivịđịangụcnồngnặc.Chẳnghạn,cólầntìnhcờđứngởbancông,tôichợtthấymộtcửasổsángđènbênkiađườngvàmộtcáigìtựanhưmộttiểunữthầnđangcởiquầnáotrướcmộttấmgươngđồnglõa.Biệtlậpởđằngxanhưvậy,hìnhảnhấytỏaramộtsứcquyếnrũdadiếtđếnmứckhiếntôimởhếttốclựcđitìmsựthỏamãnmộtmình.Nhưngđộtnhiên,mộtcáchmaquỉ,cáidángkhỏathânnõnnàmàtôitônthờấybỗng

biếnthànhcáicánhtaytrầnghêtởmdướiánhđèncủamộtngườiđànôngmặc đồ lót đang đọc báo bên cửa sổ đểmở, trong cái nóng ẩmđến tuyệtvọngcủamộtđêmhè.Nhảydây,nhảyô.Cáimụgiàmặcđồđenngồixuốngcạnhtôitrênghếđá,trêncáigiáđỡniềmvuicủatôi(mộttiểunữthầnđangmòmẫmbên dưới tôi, tìmmột hòn bi lạc) và hỏi có phải tôi đau dạ dàykhông,cáimụphùthủyhỗnhào.Ôichao,hãyđểtayêntrongcáicôngviêndậy thì của ta, trong khu vườn rêu phong của ta.Hãy để các bé chơi đùaquanhtamãimãi.Đừngbaogiờlớnnữa.

6

Tiệnđây:tôithườngtựhỏinhữngtiểunữthầnấysaunàyrasao?Trong

cáithếgiớisắtgangnhằngnhịtnhữngquanhệnhânquảnày,cóthểnàocáiniềm rạo rực thầmkín tôi đã đánh cắp từ họ lại không ảnh hưởng gì đếntương lai củahọ?Tôiđã chiếmhữuem -và emchẳnghềhaybiết.Đượcthôi.Nhưngrồisau,liệucólúcnàođiềuđógâyhậuquả?Cáchnàođó,liệutôicótácđộnggìđếnsốphậncủaembằngviệclồnghìnhảnhemvàonhữngkhoáilạccủatôi?Ôi,điềuđó,đốivớitôi,đãvàvẫncònlàmộtnguồntạorasựkìdiệulớnlaovàđángsợ.Tuynhiên,tôibiếtkhilớnlên,nhữngtiểunữthầnvớicánhtaymảnhdẻ

đángyêuđếnlàmngườitaphátcuồnglênấytrôngnhưthếnào.Tôinhớmộtchiềuxuântrờimờxám,tôithảbộdọcmộtconphốtấpnập,ởđâuđógầnnhàthờMadeleine.Mộtcôgáithấpbé,mảnhmai,đingượcchiềutôi,bướcchângấpgáp,chệnhchoạngtrênđôigiàycaogót,chúngtôiliếcnhìnnhaucùngmộtlúc,côdừnglạivàtôixáptới.EmchỉngangtầmnạmlôngngựccủatôivàcócáikiểumặtnhỏtròntrĩnhcólúmđồngtiềnnhưphầnlớncácthiếunữPháp, và tôi thíchhàngmidài và chiếc áomayvừakhít bó chặttronglớpvảimàuxámngọctraithânhìnhsontrẻcủaem,cáithânhìnhcònlưugiữ-vàđóchínhlàcáidưâmtiểunữthần,cáirờnrợnkhoáithú,cáigiậtthótnơihạbộ-mộtcáigì trẻconquyệnvàocáifrétillement*(vevẩy)rấtchuyênnghiệpcủacặpmôngnhỏmềmmại.Tôihỏigiávàemmaulẹtrảlờichínhxácbằngmộtgiọnglanhlảnhdudương(mộtconchim,mộtconchimđíchthực!)“Cent*(mộttrăm)”.Tôithửmặccảnhưngemđọcthấynỗithèmkhátghêgớmtrongmắttôi,đôimắtcụpxuốngdõivàocáitrándôvàchiếcmũthôsơcủaem(mộtdảikhăn,mộtbóhoa);vàvớimộtcáichớpmi,emnói:“Tantpis*(Thôikệ)”rồinguâynguẩyrabộđịnhbỏđi.Cólẽmớichỉbanăm trước,dễ thường tôiđã thấyem từ trườnghọc trởvềnhà!Ýnghĩấykhiếntôiquyếtđịnh.Emdẫntôilêncáicầuthanggácdốcđứngthườnglệ,bấm nút chuông thường lệ dọn đường chomộtmonsieur* (quí ông) chắckhôngmuốnbắtgặpmonsieurnàokháctrên lối leo lênbuồnthảmdẫntớicănphòngmạthạngchỉcóđộctrọimộtcáigiườngcùngcáibidet*(chậurửađít). Như thường lệ, em lập tức đòi petit cadeau* (tí quà) và như thườnglệ,tôihỏitên(Monique)vàtuổiem(mườitám).Tôiđãkháquenvớicungcáchgiản tiệncủagái làngchơi.Baogiờhọcũng trả lời”dix-huit* (mườitámtuổi)”-mấytiếnglảnhlóttrongveovớiâmsắccảquyết,lừagạtnhưngđượmbuồnmàhọ,nhữngsinhlinhbébỏngtộinghiệpấy,thốtracảchụclần

mỗingày.NhưngtrongtrườnghợpcủaMonique,rànhlàemđãcộngthêmmộthayhai tuổi,chắcchắnvậy.Điềunày, tôisuyra từnhiềuchi tiết trênthânthểlẳnchắc,gọnvànonnớtlạlùngcủaem.Saukhicỏibỏquầnáovớimộttốcđộmêhồn,emđứngmộtlúcvớitấmrèmcửasổbằngvảithưatồitànquấnquanhmộtphầnthânthể,ngâyranghevớimộtvẻthíchthútrẻconmộtgãchơiđànoóchộpởmảnhsânđầybụibêndưới.Khitôixemxétđôibàntaynhỏnhắnvànhắcemlưuýnhữngmóngtaycáughét,emhồnnhiêncaumàynói“Oui,cen’estpasbien*(Vâng,thếlàkhôngtốt)”vàđirabồnrửa, nhưng tôi bảo cái đókhôngquan trọng, hoàn toànkhôngquan trọng.Vớimái tócnâuđểkiểubốp,đôimắtghingờisángvànướcda trắng,emthậtdễthương.Hôngemkhôngtohơnhôngmộtcậucontraingồixổm;thựctế,tôikhôngngầnngạikhẳngđịnh(vàquảthậtđâychínhlàlídokhiếntôicứnấnnávớiniềmbiếtơn trongcáikhoang lâng lângxámnàycủakíứccùngbéMonique)rằngtrongkhoảngtámmươigrue*(gáilàmtiền)tôitừngquanhệ,emlàngườiduynhấtđemlạicho tôimộtnhói rợncủakhoái lạcthựcthụ.“Ilestmalin,celuiquiainventécetruc-là*(Ngườiđãsángchếracáitrònàythậtlàtinhquái),”embìnhluậnmộtcáchthânthiệnvàmặclạiquầnáo,vẫnvớicáimaulẹchóngmặtấy.Tôiđềnghịmộtcuộcgặpkháckỹhơn,muộnhơn,cũngtốihômấy,vàem

hẹnsẽgặptôiởtiệmcàphênơigócphốvàochíngiờvàthềrằngtrongcảquãngđờitrẻtrungcủamình,emchưabaogiờposerunlapin*(choaileocây).Chúngtôi trởlạivẫncănphòngấy, tôikhôngthểkhôngkhenemrấtxinhđẹpvàemnhũnnhặnđáp:“Tuesbiengentildedireҫa?(Anhnóivậythậtlàtửtế)”vàrồinhậnthấyđiềutôicũngnhậnthấytrongtấmgươngphảnchiếukhuvườnĐịađàngnhỏbécủachúngtôi-cáinhếchmépgớmghiếc,răngnghiếnchặt, làmméoxệchmiệng tôi -côbéMoniquebiết tuânphục(ôi,emđúnglàmộttiểunữthần!)bènhỏixememcóphảichùilớpsontrênmôiavantqu’onsecouche*(trướckhichúngmìnhđinằm)trongtrườnghợptôiđịnhhônem.Tấtnhiênlàtôiđịnhthế.Tôibuôngthảmìnhvớiemtrọnvẹnhơnvớibấtkìcôgáinàotrướcđó,vàhìnhảnhcuốicùngcủaMoniquemidàitrongtôiđêmấyđượmmộtniềmvuimàtôiítkhithấygắnvớibấtkìsựkiệnnàotrongcuộcđờitìnháinhụcnhã,nhớpnhúa,rụtrècủamình.Emcóvẻcựckìhàilòngvớimóntiềnnămmươifranctôithưởngchoemtrongkhi em bước ra ngoài trời, thả bộ trong cơnmưa bụi đêm tháng Tư, vớiHumbertHumbertìạchđitheovócdángnhỏbécủaem.Dừnglạitrướcmộttủkínhcửahàng,emnóirấthàohứng:”Jevaism’acheterdesbas!*(Emsẽsắmchomìnhnhữngđôitấtdài)”;tôikhôngbaogiờquênđượccáicáchđôimôi trẻ thơđặcPariscủaembật ra tiếng”bas”,phátâmnóvớimộtniềmkhoáikhẩuđếnnỗiâm“a”gầnnhưbiếnthànhmộtâm“ô”ngắnvàhânhoan

nhưtrongchữ”bot*(vẹo)”.Tôicòncómộtcuộchẹnvớiemvàohaigiờmườilămchiềuhômsauở

nhàtôi,nhưnglầnnàykémthànhcônghơn:quamộtđêm,emdườngnhưđãmấtphầnnàochấttrẻthơ,trởnênđànbàhơn.Cơncảmlạnhtôibịlâytừemkhiếntôiphảihủybỏmộtcuộchẹnhòthứtư;thựcra,tôikhônghềtiếcvìđãcắtđứtmộtchuỗihuêtìnhcónguycơchấtnặnglêntôinhữngmộngtưởngxé lòng và lụi tàn thành thất vọng sầu não.Cho nên hãy cứ để emvẫn ynguyên làMoniquemượtmàmảnhmai,nhưemđã từng là trongmột,haiphút:mộttiểunữthầntộilỗingờingợilênquabềngoàicủamộtgáiđiếmtrẻthôngphàm.QuanhệngắnngủicủatôivớiMoniquemởđầuchomộtmạchtưduymà

độc giả nào thông thạo lĩnh vực này có thể cho là hiển nhiên. Một mẩuquảngcáotrênmộttờtạpchídâmtụcđưatôi,vàomộtngàydũngcảm,đếnvănphòngcủamộtMlle

[33]Edith;đểmởđầu,bà tamời tôichọnmột tâm

hồn bầu bạn từmột bộ sưu tập những tấm ảnh khá trang trọng trongmộtcuốn album khá bẩn (“Regardez-moi cette belle brune!* (Ông hãy nhìnngườiđẹptócnâunàyxem)”).Khitôiđẩycuốnalbumravàrốtcuộc,bằngcáchnàođó, thổ lộ đượcnỗi khát thèm tội lỗi củamình, bà ta có vẻ nhưmuốntốngcổtôirakhỏicửa;tuynhiên,saukhihỏitôisẵnsàngchirabaonhiêu, bà ta chiếu cố giới thiệu tôi vớimột người qui pourrait arranger lachose* (có thể thu xếp được chuyện này). Hôm sau,mộtmụ đàn bà hensuyễn,córiađentrênlànmôitímsẫm,phấnsontrátbự,nóinhưtépnhảy,sặcmùi tỏi,vớimộtgiọngmiềnProvencegầnnhưhề,dẫn tôi tớimộtnơihình như chính là chỗ ở củamụ; tại đây, sau khi hôn chùn chụt lên đầunhữngngón taybéomúpchụmlạicủamìnhđểnhấnmạnhphẩmchấtnụ-hồng-mơn-mởncủamónhàng,mụkéotấmrèmbằngmộtđộngtácrấttuồng,đểlộracáikhoangmàtôiđoánlàthườngdùnglàmphòngngủchomộtgiađìnhđôngđúc,xuềxòa.Lúcnày,cănbuồngtrốngkhôngngoạitrừmộtđứacongáiítnhấtlàmườilămtuổi,béomúpmộtcáchquáigở,xấumachêquỉhờn,vớinhữngbímtócđendàythắtruybăngđỏ,đangngồitrênmộtchiếcghế,chămchúrumộtconbúpbêtrọcđầu.Khitôilắcđầuvàtìmcáchthoátrakhỏicáibẫy,mụđànbà,miệngnóiliếnthoắng,bắtđầulộtchiếcáolenbệrạckhỏimìnhconbékhổnglồ;rồithấytôikiênquyếtbỏđi,mụbènđòisonargent*(tiềncủamụ).Mộtcánhcửaởcuốiphòngmởravàhaigãđànôngđangăntốitrongbếpđếnthamgiacuộccãivã.Nomhọdịdạng,cổphanhtrần,dabánhmậtvàmộtgãđeokínhđen.Mộtthằngbévàmộtđứahàinhimớichậpchững, chânvòngkiềng, lem luốc,nấpđằng sauhọ.Với cái lô-gíchxấcxượcthườnggặptrongácmộng,mụdắtgáiđangcơntambànhlục

tặcchỉgãđeokính,nóirằnglui*(anhta)từngphụcvụtronghàngngũcảnhsát,chonêntốthơnlàtôinênlàmtheolờimụ.TôibướctớibênMarie-bởiđólàtênsaocủanó-lúcnàynóđãlặnglẽdichuyểncặpmôngnặngnềcủamìnhđếnmộtcáighếđẩubênbànbếpđểtiếptụcđảmónxúpbỏdởtrongkhiđứahàinhinhặtconbúpbêlên.Vớimộtnỗithươnghạichợtdânglênkhiếncáicửchỉngungốccủatôiđâmnhuốmchấtkịch,tôidúimộttờgiấybạcvàobàntaythờơcủanó.Nónộpmónquàchogãcựucảnhsátvàrồingườitahạcốđểchotôiđikhỏi.

7Tôikhôngbiếtliệucuốnalbumcủamụdầucóphảilàmộtkhâunữatrong

chuỗihoanguyệthaykhông;nhưngsauđókhônglâu,vìsựantoàncủabảnthân,tôiquyếtđịnhlấyvợ.Tôinghĩ,giờgiấcquicủ,nhữngbữaănnấutạigia, tấtcảcácquiướccủahônnhân,nềnếpsinhhoạtkhuêphòngcủađờisốngvợchồngmangtínhphòngbệnhvàrốtcuộc-biếtđâuđấy?-sựbừngnởcủamộtsốgiátrịđạođứcnàođó,mộtsốthếphẩmtinhthầnnàođó,cóthểgiúptôi,nếukhôngphảilàthanhlọcbảnthânkhỏinhữngdụcvọngđồibạivànguyhiểm,thìítracũngkiểmsoátđượcchúngmộtcáchbìnhanvôsự.Mộtchúttiềnthừakếsaukhichatôiquađời(khônglớnlắm-kháchsạnMiranađãbántừlâutrướcđó)cộngvớicáimẽngoàiđiểntrainổibật,tuyhơithôbạomộtchút,chophéptôiđiềmtĩnhbướcvàocuộctìmkiếmýtrungnhân.Saukhi suyxét rấtkĩ, tôichọncongáimộtôngbácsĩBaLan:conngườiđônhậunàydạoấyđangđiềutrịnhữngcơnchóngmặtvàchứngtimđậpnhanhcủatôi.Chúngtôichơicờvuavớinhau:congáiôngngótrộmtôitừđằngsaugiávẽcủamình,vàmượnđôimắthoặcnhữngđốtngóncủatôiđưavàocáithứrácrưởilậpthểchủnghĩamàcáctiểuthưconnhàgiagiáothuởấythườngvẽ,thayvìhoatửđinhhươngvàcừunon.Chophéptôinhắclại với lòng tự tin bình thản: tôi hồi ấy là, và hiện giờ, bất chấp mesmalheurs*(nhữngbấthạnhcủatôi),vẫnlàmộtconđựcđẹpphithường;caolớn,dángđitrễnải,tócđenmềmvàvẻmặtbuồnbuồnnhưngchínhvìthếmàcàngthêmquyếnrũ.Đựctínhsiêuđẳngthườngthểhiệnratrongnhữngnéthiểnlộcủachủthểbằngmộtvẻgìcaucó,sưngsỉaliênquanđếnđíchthịcáimàchủthểphảichegiấu.Đólàtrườnghợpcủatôi.Chaoôi,tôithừabiếtmìnhchỉcầnbậttáchngóntaylàcóthểcóbấtkìphụnữtrưởngthànhnàomìnhchọnlựa;thựctế,tôiđâmcóthóiquenkhôngquáchúýđếnphụnữ,ehọnóngmáy lao tớingãvào lòng tôinguội lạnh.Giánhư làmộtFranҫaismoyen*(ngườiPháphạngtrung)vớisởthíchthiênvềcácnànghàonhoáng,tôiắtđãcóthểdễdàngkiếmđượctrongsốcácmĩnhânmêcuồngđâmsầmvàotảngđánghiêmkhốccủatôinhữngnàngquyếnrũgấpbộiValeria.Tuynhiên,lựachọncủatôidựatrênnhữngcânnhắcmàthựcchất(điềunàytôinhậnraquámuộn)làmộtsưthỏahiệpthảmhại.ToànbộđiềuđóchứngtỏHumberttộinghiệpluônnguxuẩnghêgớmtrongvấnđềtìnhdục.

8

Mặcdù tôi tựbảomìnhchỉkiếm tìmmột sựhiệndiệncó tínhxoadịu,

mộtpot-au-feu*(mónthịthầm)nângcấp,mộtnạmlônghĩmgiảlinhhoạt,điều thựcsựhấpdẫn tôiởValeria làcáicáchnàngbắtchướcmộtbégái.Nànglàmthếkhôngphải làvìnàngđoánramộtcáigìđónơi tôi,màđơngiảnđólàphongcáchcủanàng-vàtôimắcphảibả.Thựctế,nàngítnhấtđãxấp xỉ bamươi (tôi không bao giờ biết đích xác tuổi nàng vì ngay cả hộchiếucủanàngcũngkhaiman)vàđãđểthấtlạccáitrinhtiếtcủamìnhtrongnhữnghoàncảnhmỗi lúcmộtđổi thay tùy theocác trạng thái trínhớ thấtthườngcủanàng,vềphầnmình, tôi luônhồnnhiênnhưchỉnhữngkẻmắcchứngtìnhdụcbấtbìnhthườngmớicóthểhồnnhiênthế.Nàngcóvẻngoàinhẹ lâng và nghịch ngợm, nàngmặc à la gamine* (theo kiểu bé gái), hàophóngphôrarấtnhiềubắpvếnhẵnmịn,biếtcáchtônmàutrắngcủacổchântrầnbằngmàuđencủachiếcdépnhung,vàdẩumôi,vàlàmlộrõnhữnglúmđồngtiền,vàtungtăng,xoáytrònchiếcváyngắncũncỡn,vànguẩymáitócxoăncắtngắnmàuvàngrơmvớimộtvẻduyêndángcựckìranhmãnhđồngthờicũnghếtsứctầmthường.Saumộtnghilễngắngọnởmairie*(tòathịchính),tôiđưanàngvềcănhộ

tôimới thuê; trước khi động tới nàng, tôi ép nàngmặcmột chiếc áo ngủthiếunữxoàngxĩnhmàtôithóđượcởmộtcônhiViện,làmnànghơingạcnhiên.Đêmtânhônđóđemlạichotôiđôichútthúvịvàđếnlúcrạngsáng,tôiđãkhiếnnàngngốccủatôiphátcuồng.Nhưngrồikhôngbaolâu,thựctạihiển thị rõ ràng.Búp tócxoănbợtmàuđiđể lộ rõ chân tócđen; trênbắpchâncạonhẵn, lớp lông tơđã trớnêncứng lởmchỏm;cáimiệngươnướtlinh động, chodù tôi đã cố nhồi nhét vào đó biết bao yêu thương, vẫn lộnguyênhìnhmộtcáchnhụcnhã,nógiốnghệtcáibộphậntươngứngtrongtấmảnhchândungbàmẹmặtcócquácốmànàngtrântrọnggiữnhưmộtbáuvật;vàgiờđây,thayvìmộtgáivỉahètrắngtrẻo,HumbertHumbertphảihứngtrêntaymộtcáibaba*(bánhbaba)bự,phốppháp,chânngắn,vútovàhầunhưrỗngóc.Tìnhhìnhnàykéodài từ1935đến1939.Ưuđiểmduynhấtcủanànglà

cáibảnchấtlặnglẽ,nógópphầntạonênmộtcảmgiácannhànkìdịtrongcăn hộ nhỏ nhếch nhác của chúng tôi: hai phòng,một cửa sổmở ramộtquangcảnhmờsương,cửakiatrôngramộtbứctườnggạch,mộtkhoangbếpnhỏxíu,mộtbồntắmhìnhchiếcgiàytrongđótôicócảmgiácnhưmìnhlàMarat

[34]chỉthiếumộtcôgáicổtrắngđếnxỉadaovàongực.Chúngtôiqua

mộtsốbuổitốiấmcúngbênnhau,nàngvùiđầuvàotờParis-Soir,còntôithìlàmviệcởchiếcbànọpẹp.Chúngtôiđixemphim,đuaxeđạpvàđấuquyềnAnh.Họahoằnlắm,tôimớiđụngđếnxácthịtôicủanàng,chỉtrongtrườnghọptốikhẩnhoặcvôvọngmàthôi.Chủhiệuthựcphẩmkhôđốidiệncómộtcongáinhỏ,chỉ thấybóngcôbé tôiđãphátcuồng;nhưngdùsao,nhờsựgiúpđỡcủaValeria, tôicũngđãcóđượcchútxảhơihợpphápchocơnbíbách quái đản của mình, về chuyện nấu nướng, chúng tôi đã thỏa thuậnngầmphếbỏmónpot-au-feuvàphầnlớnthờigian,dùngbữaởngoài,trongmộttiệmđôngnghịtphốBonaparte,nơiđầykhănbànđầyvếtrượuvangvàxungquanhxìxồnhiềuthứtiếngnướcngoài.Vàởnhàbêncạnh,mộttayláitranhbàytrongtủkínhchậtníchcủamìnhmộtbứctranhkhắcMĩ,mộtcổvậtđẹprựcrỡcácmàuxanhlục,xanhmực,đỏvàvàngóng-mộtcáiđầutàuvới ốngkhói đồ sộ, những chiếcđèn lớnkiểuba-rốcvàmột khung sắt totướngđểgạtchướngngạivật,kéonhữngtoamàuhoacàquađồngcỏtrongđêmgiông,hòatrộnlànkhóiđenlấpláytialửacủanóvớinhữngđámmâyxốp ủ sấm. Những cái đó bục vỡ. Mùa hè năm 1939, mon oncled’Amérique*(ôngchúởMĩcủatôi)chết,đểlạichotôimộtkhoảnthunhậpthườngniênmấynghìnđôlavớiđiềukiệnlàtôisangsốngởHoaKìvàtỏraquantâmđôichútđếncôngviệckinhdoanhcủaông.Triểnvọngnàylàcựckìthuậnlợivớitôi.Tôicảmthấycuộcđờimìnhđangcầnđượcxốclại.Cònmộtđiềunữa:nhữnglỗthủngdonhậycắnđãxuấthiệntrênlớpvỏbọccủasự êm ấm vợ chồng. Trong những tuần qua, tôi luôn nhận thấy nàng béoValeriacủatôikhôngcònlàchínhmìnhnữa;trởnênbồnchồnlạlùng;thậmchíđôikhibộclộmộtvẻgìtựanhưbựcbội,hoàntoànkhôngphùhợpvớicáicốtcáchmựcthướctưởngnhưnànglàhiệnthân.Khitôibáochonànglàsắptới,nàngsẽcùngtôiđáptàubiểnsangNewYork,nàngtỏrabànghoàngvàbốirối.Cómộtsốkhókhănphiềntoáivềgiấytờcủanàng.NàngcómộthộchiếuNansen

[35], thàgọiquách làNonsense

[36]chonhanh,điềunày,vì

mộtlídonàođó,khôngdễgìkhắcphục,chodùnàngcóđượcchiasẻphầnnàoquyềncôngdânThụySĩvữngvàngcủachồng;chonêntôiđoánchắclàchínhsựcầnthiếtphảixếphàngởpréfecture*(sởcảnhsát)cùngnhiềuthủtụckhácđãkhiếnnàngđờđẫnđếnthế,mặcdầutôiđãkiênnhẫnmôtảchonànghiểuMĩlàđấtnướccủanhữngđứatrẻrạngrỡvàcâycốibátngát,ởđóđờisốngbộiphầntốtđẹphơnởcáithànhphốParisbuồntẻvàbẩnthỉunày.Mộtbuổisáng,khichúngtôivừarakhỏimộtcôngsở,vớinhữnggiấytờcủanànggầnnhưđãhợplệ,thìValeriađanglạchbạchđibêntôibắtđầuquàyquạy lắccáiđầuchóxùcủamìnhmàkhôngnóimột lời.Tôiđểchonànglàmthếmộtlúcrồihỏinàngcóđiềugìtronglòngkhông.Nàngtrảlời(tôi

dịchcâutiếngPhápcủanàngmàtôinghĩcũngđượcdịchtừmộtcâutiếngXlavơnhạtnhẽo):“Cómộtngườiđànôngkháctrongđờiem.”Chà,đólànhữnglờikhólọttaimộtđứcôngchồng.Tôithúthậtlàchúng

làmtôichoáng.Thượngcẳngchânhạcẳngtayvớinàngngaygiữaphốnhưmộttênvũphuchínhhiệucóthểlàm,làđiềubấtkhả.Nhữngnămđauđớnâmthầmđãtạochotôimộtkhảnăngtựchủsiêuphàm.Thếnêntôiđưanànglênmộtchiếctaxitừnãyvẫnchầmchậmmentheovỉahèmờimọcchúngtôivà trongkhungcảnh tươngđối riêng tưấy, tôibình tĩnhđềnghịnànggiảithíchcâunóirồdạicủamình.Mộtcơncuồngnộmỗilúcmộttănglàmtôinghẹt thở - không phải vì tôi đặc biệt yêu thương gì MmeHumbert*(Humbertphunhân),cáinhânvậttròhềấy,màvìlẽcácvấnđềliênkếthợpphápvàbấthợppháp,chỉmìnhtôicóquyềnquyếtđịnh,thếmàgiờđâyValeria,mụvợhàikịchnày,dámtrâng tráochuẩnbịsắpđặt theocáchriêngcủamìnhsựansinhvàsốphậncủatôi.Tôihỏitênngườitìnhcủanàng, tôi nhắc lại câu hỏi; nhưngnàng cứmộtmựcú a úớmột cách tứccười,kểlểrằngnàngsốngvớitôikhôngcóhạnhphúcvàthôngbáoýđịnhlidịngaytứcthì.”Maisquiest-ce?*(Nhưngđólàaichứ)”cuốicùng,tôiquátlên,giángmộtcúđấmvàođầugốinàng;vànàng,thậmchíkhôngnhănmặt,nhìnchòngchọcvàotôinhưthểcâutrảlờiquáđơngiảnkhỏicầnphảinóira,rồivớimộtcáinhúnvainhanhgọn,chỉvàocáigáytobècủangườiláitaxi.Taynàydừngxeởmộttiệmcàphênhỏvàtựgiớithiệu.Tôikhôngnhớcáitênkìcụccủahắn,nhưngsaubaonămqua,vẫncònhìnhdungthấyhắnrõmồnmột-mộtcựuđại táBạchvệNgangườichắcnịchvớimộtbộriarậm,tóchúicua;cóhàngngànchanhưvậylàmcáinghềdởhơinàyởParis.Chúng tôi ngồi vàomột bàn; tay tín đồ của Sa hoàng gọi rượu vang; vàValeria, saukhi ấpmột chiếckhănướt lênđầugối, tiếp tụcnói - trút nỗiniềmvào tôi thì đúnghơn là nói với tôi; nàng tuôn lời vào cái bình chứatrangnghiêmnàyvớimộtđộliếnthoắngmàtrướcnaytôikhôngkhinàongờởnàng.VàchốcchốcnànglạibắnmộttràngtiếngXlavơvềphíangườitìnhlìlợmcủamình.Tìnhthếđãphilílạicàngtrởnênphilíhơnkhitayđạitá-tàixếtaxi-phanhValerialạibằngmộtnụ-cười-chủ-sở-hữuvàbắtđầutrìnhbàyquanđiểmvàkếhoạch củamình,Vớimột thứ tiếngPháp chải chuốtnhưngphátâmtrọtrẹkinhngười,hắnmôtảcáithếgiớicủatìnhyêuvàlaođộngmàhắndựđịnhcùngngườivợtrẻthơValeriacủamìnhtaytrongtaybướcvào.Lúcnàyảđang“rỉalông”giữahắnvàtôi,tôsonđôimôidẩulên,sệbangấncằmchochàvàoáonịtvúvàmọitròvèkhác,vàhắnnóivềảnhưthểảkhôngcómặtởđó,vàcũngnhưthểảlàmộtbégáimồcôiđangđượcchuyển giao, vì lợi ích của bé, từmột người giámhộ sáng suốt sangmộtngườigiámhộkháccònsángsuốthơn;vàmặcdùcơncuồngnộbấtlựccủa

tôicóthểphóngđạivàlàmméomómộtsốcảmgiác,tôicóthểthềrằnghắnđãthànhthậtthỉnhvấntôivềmộtsốđiềunhưchếđộăncủaValeria,chukìkinhnguyệtcủaả,yphụccủaảvànhữngsáchảđãđọchoặcnênđọc.“Tôinghĩ,”hắnnói,“côấychắcsẽthích]ean-Christophe

[37]”Ôi,ngàiTaxovich

quảlàmộthọcgiả!TôichấmdứtnhữngchuyệntàolaoấybằngcáchđềnghịValeriagóighémngaysốtưtrangítỏicủamình,tiếpđótayđạitánóinăngsáorỗngbèntỏragalăng,xinlàmcửuvạnkhuânđồraxe.Trởlạicươngvịnghềnghiệpcủamình,hắnláixeđưagiađìnhHumbertvềnhàvàsuốtdọcđường, trong khi Valeria nói dông dài, Humbert-Tàn-Bạo bàn bạc vớiHumbert-Nhỏ-Bé xemHumbertHumbert nên giết ả hay người tình của ả,giết cảhaihaychẳnggiết ai cả.Tôinhớcó lầnđã từngcầm trên taymộtkhẩu súng lục tự động củamột người bạn học, hồi đó (hình như tôi chưanhắc đến thời kì này, nhưng không sao), tôi cứ lầnmần vẩn vơ với cái ýtưởngtậnhưởngcôemgáinhỏcủaanhta,mộttiểunữthầnvớidảiruybăngđentrêntóc,rồitựbắnvàođầumình.Lúcnày,tôitựhỏiliệuValechka(tayđạitágọiảthế)cóthựcsựđángđểtôirataybắnbỏ,haybópcổ,haydìmchếtđuốikhông.Ảcóđôichânrấtyếuvàtôiquyếtđịnhtớikhinàochỉcóhaichúngtôithìtôimớichoảănđònmêtơi.Nhưngchúngtôikhônglúcnàođượcrảnhrangmộtmình.Valechka-lúc

này,ảtuônnhữngdònglệnhòenhoẹtmàusắccầuvồngcủasonphấn-bắtđầutốngđầycácthứlinhtinhvàomộtcáihòm,haichiếcvalivàmộtthùngcáctônglènđếnđộsắpbụctoác,vàtấtnhiên,ýđồcủatôi:xỏđôiủngđinúivàphóngmộtcúsongphivàomôngả, làbấtkhảthikhimàcái tayđại táđángnguyềnrủalúcnàocũnglăngxăngquanhđó.Tôikhôngthểnóilàhắnứngxửhỗnxượchayđạiloạinhưthế;tráilại,nhưtrongmộtmànphụxengiữacáclớpkịchmàtôibịdụdỗthamgia,hắnbiểulộmộtphongtháilịchthiệpđầyýtứtheolốicổ,điểmxuyếtcáccửchỉcủamìnhbằngđủkiểuxinlỗiphátâmsai(j’aidemanndepardonne...est-cequej’aipuis*(tôixinlỗi...liệu tôi có thể...)vânvân...), và tếnhịquaymặtđikhiValechkakhoa taynhấc chiếc xi líp hồng từ dây phơi phía trên bồn tắm xuống; nhưng hắndườngnhưởkhắpchỗcùngmộtlúc,legredin*(tênvôlạiấy),khớpcáithânhìnhcủamìnhvớicấutrúccănhộ,ngồivàoghếcủatôiđọcbáocủatôi,cởinútmộtsợidây,cuốnmộtđiếuthuốc,đếmcácthìadùngtrà,thămthúbuồngtắm,giúpngườitìnhgóichiếcquạtđiệnquàcủachaả,vàkhuânhànhlícủaảraphố.Tôingồikhoanhtay,ghémộtbênmônglênthànhcửasổ,cămghétvàbuồnchánmuốnchết.Cuốicùng,cảhaicuốnxéokhỏicănhộrungrinh-chấnđộngcủacánhcửatôisậpmạnhsaulưngchúngcòndộilêntrongmỗithớthầnkinhcủatôi,cúsậpcửaấylàmộtthếphẩmthiểunãochocáitáttrái

màđángratôiphảithẳngtaygiángvàogòmácủaảtheoluậtcủaxi-nê-ma.Vụngvề sắmnốtvai củamình, tôinặngnềbướcvàobuồng tắmkiểm traxemchúngcólấylọnướcthơmĂng-lêđikhông;chúngkhônglấy;nhưngtôigiậtthótngườighêtởmnhậnthấyrằngchacựucốvấncủaSahoàng,saukhitháobàngquang,đãkhônggiậtnướcbồnvệsinh.Cáivũngnướctiểulạvà long trọng ấy, trong đó đang tở ramột đầumẩu thuốc lá nâu nâu ướtsũng, làmộtsựlăngmạtộtđỉnhđốivới tôi,và tôiđiêncuồngnhìnquanhtìmkiếmmộtthứvũkhínàođó.Thựcra,tôichắckhôngphảigìkhácngoàiphép lịchsựcủagiới trung lưuNga(có lẽhơinhuốmchútmùivịphươngĐông)đãthúcđẩytayđạitáđônhậu(Maximovich,tênhắnchợtlănbánhvềtrongtrínhớtôi),mộtngườirấttrọngnghithứcnhưtấtthảybọnhọđềuthế,dìmnhucầuriêngtưcủamìnhtrongmộtimlặnglịchlãmđểkhỏiphảinhấnmạnhsựchậtchộicủanơicưtrúcủachủnhânbằngtiếngàoàothôbỉcủamộtthácnướcụplêntrêntiabàitiếtsẽsàngcủahắn.Nhưngýnghĩđótuyệtnhiên không đến trong đầu tôi vào lúc bấy giờ, khimà, gầm gừ tức điênngười,tôilụctungcănbếptìmmộtvậtgìlợihạihơnmộtcáichổi.Rồitừbỏcuộctìmkiếm,tôilaorakhỏinhàvớiquyếttâmanhdũngđánhnhautaybovới hắn;mặc dầu có sức khỏe tự nhiên, tôi đâu phải là đô vật, trong khiMaximovichtuythấpnhưngtongang,ngườinhưđúcbằngthép.Phốvắngtanh,sựrađicủavợtôikhôngđểlạidấuvếtnàongoàimộtchiếckhuykimcươnggiảmànàngvứtxuốngbùnsaukhiđãgiữsuốtbanămliềnđầyvôíchtrongmộtcáihộpvỡ,điềuđócóthểđãtránhchomũitôikhỏiphảithànhbãtrầu.Nhưngdùsaomặclòng,cuốicùng,tôicũngđượcthỏahận.Mộthôm,có người từ Pasedena cho tôi biết bàMaximovich née* (tên khai sinh là)Zborovskiđãchếttrongkhisinhnở,vàokhoảngnăm1945;haivợchồngđãbằngcáchnàođósangđượcCaliforniavàởđó,đãđượcsửdụngvớimộtmứclươngrấthậutrongmộtthínghiệmkéodàicảnămdomộtnhàdântộchọclỗilạccủaMĩtiếnhành.Thínghiệmnàynhằmnghiêncứunhữngphảnứngcủaconngườivàchủngtộcvớimộtchếđộăntoànchuốivàchàlàtrongđiềukiệnluônluônởtưthếbốnchân.Ngườibáotinchotôi,mộtbácsĩ,thềrằngchínhmắtôngtađãthấymụValechkabéoịvàlãođạitácủamụ,hồiđótócđãhoarâmvàcũngmậpú,miệtmàitrườntrênnhữngsànquétdọntinhtươmcủamộtdãyphòngsángtrưng(mộtphòngđểhoaquả,phòngkiađểnước, phòng thứba trải chiếu, vânvân...) cùngnhiềungười khác cũngđược thuêđểbòbốnchân, tuyểnchọn trongđámdânnghèovàkhôngnơinươngtựa.TôiđãthửtìmkếtquảnhữngcuộctrắcnghiệmnàytrênRevieivofAnthropology(Tạpchínhânchủnghọc),nhưngxemrachúngchưađượcđăng.Cácsảnphẩmkhoahọcấydĩnhiênlàcầncóthờigianđểpháthuytácdụng.Tôihivọng,khinàoin,chúngsẽđượcminhhọabằngnhữngảnhchụp

tốt,mặcdùchảchắcgìmộtthưviệnnhàtùlạicóđượcnhữngtácphẩmbáchọcnhưvậy.Cái thưviệnmànhữngngàynày,phạmviđọccủatôibị thuhẹptrongđómặcchotàixoayxởcủaluậtsư,làmộtthídụtốtvềchủnghĩachiếttrungngusichiphốiviệcchọnsáchchocácthưviệnnhàtù.ỞđâycóKinh Thánh, dĩ nhiên rồi, và Dickens (một bản cũ, Nhà xuất bản G.W.Dillingham, New York, MDCCCLXXXVII); và Children’sEncyclopedia (Bách khoa toàn thư về trẻ em) với một số ảnh đẹp chụpnhữngnữhướngđạosinhtóclóanắngmặcquầnsoọccũncỡn,vàAMurderIsAnnounced(Mộtcuộcámsátđượcbáotrước)củaAgathaChristie;ngoàiracòncónhữngđồtầmtầmchóisángnhưAVagabondinItaly(MộtkẻlangthangởÝ)củaPercyElphinstone, tácgiảcủaVeniceRevisited (Thăm lạiVenice), Boston, 1868, vàmột bộWho’sWho in the Limelight (Từ điểndanhnhântronggiớisânkhấu)tươngđốigầnđây(1946)-diễnviên,nhàsảnxuất,kịch tácgiavànhững tấmảnhchụpsânkhấu tĩnh.Tốiqua,khixemquabộtừđiểnnày,tôiđượcthưởngthứcmộttrongnhữngsựtrùnghợpmàcácnhà lô-gíchhọcghê tởm,nhưngcácnhà thơ lại rất thích.Tôichép lạidướiđâyphầnlớntrangđó:Pym,Roland.Sinhnăm1922tạiLundy,bangMassachusetts.Họcchuyên

ngành sân khấu tại Elsinore Playhouse, Derby, New York. Khỏi đầu sựnghiệpvóiSunburst (Bừngnắng).Đã thamgiadiễnnhiềuvở, trongđócóthểkểTwoBlocksfromHere,TheGirlinGreen,ScrambledHusbands,TheStrange Mushroom, Touch and Go, John Lovely, I Was Dreaming ofYou(Cáchđâyhaikhốiphố,Côgáimặcáoxanh,Nhữngôngchồngbịxáolộn,Chiếcnấmkìlạ,Tìnhthếbấpbênh,JohnLovely,Tôimơvềem).

Quilty,Clare[38]

. Kịch tác giaMĩ. Sinh năm 1911 tạiOceanCity,NewJersey. Học Đại học Columbia. Khởi nghiệp trong thươngmại nhưng rồichuyểnsangviếtkịch.TácgiảcủaTheLittleNymph,TheLadyWhoLovedLightning (cộng tác với Vivian Darkbloom), Dark Age, The StrangeMushroom,FatherlyLove(Tiểunữthần,Ngườiđànbàyêusét,Thờiđạiđentối,Chiếcnấmkìlạ,Tìnhchacon)vànhiềuvởkhác.Nổitiếngvớinhiềuvởxuấtsắcchothiếunhi.Trongmộtmùađông,LittleNymph(1940)đượclưudiễn 280 buổi trên chặng đường 22.000 cây số trước khi kết thúc ởNewYork.Hamthích:ôtôtốcđộcao,nhiếpảnh,thúkiểng.Quine,Dolores

[39].

Sinhnăm1882tạiDayton,Ohio.HọcchuyênngànhsânkhấutạiAmericanAcademy.Lầnđầu tiênxuấthiện trênsàndiễnởOttawa,năm1900.KhởinghiệptạiNewYorknăm1904vớivởNeverTalktoStrangers(Đừngbaogiờnói chuyệnvớingười lạ).Kể từđó,đãbiếnmất

[40] trong (tiếp theo là

mộtdanhsáchgồmkhoảngbachụcvởdiễn).Nhìnthấytênngườiyêudấucủamình,mặcdùgắnvớimộtđàohátgiàcốcđế,tôivẫnkhôngkhỏicảmthấyđauđớnđếnchaođảo!Biếtđâuemđãcó thể trở thànhnữdiễnviên

cũngnên.Sinhnăm1935.Xuấthiện (tôinhận thấymìnhđãchép lỗi[41]

ởđoạn trên, nhưng xin đừng sửa, Clarence

[42]) trong The Murdered

Playwright(Kịchtácgiabịámsát).QuineQuỉDạXoa.QuiltyQuiTiên[43]

.Ôi,Lolitacủaanh,giờanhchỉcòncóchữđểmàchơi!

9

Nhữngthủtụclidịlàmchậmtrễchuyếnđicủatôivàbóngđencủamột

cuộcThếchiếnkhácđãphủlêntráiđấtkhimàsaumộtmùađôngbuồnchánvàviêmphổiởBồĐàoNha,cuốicùng,tôitớiđượcHoaKì.ỞNewYork,tôiháohứcnhậnngaycáicôngviệcnhànhạmàsốmệnhmangđếnchotôi:chủyếu là nghĩ ra ý tưởngvà biên tập các quảng cáo nướchoa.Tôi thấythoảimáivớitínhchấtthấtthườngvànhữngkhíacạnhvănchươngrởmcủanhiệmvụnày,chỉbậnbịuvớinónhữngkhikhôngcógìhayhohơnđểlàm.Mặtkhác,một trườngđạihọc thờichiếnởNewYork thúc tôihoàn tấtbộlịchsửsosánhvănhọcPhápchosinhviênnóitiếngAnh.Tôimấthainămvới tậpđầu, trong suốt thờigianđó, chẳngmấyngày làmviệcdướimườilămtiếng.Nhìnlạithờikìnày,tôithấynóchiatáchbạchralàmmộtmảngsángrộngvàmộtmảngtốihẹp:mảngsángtươngứngvớinhữnggiờthanhthản nghiên cứu trong những thư viện lộng lẫy,mảng tối với những khátkhaovàmấtngủđauđớnmàtôiđãnhắcđếnkhánhiều.Giờđây,khiđãbiếtvềtôi,bạnđọcắtcóthểdễdàngmườngtượngratôiloayhoaynhưthếnàotrongbụibặmvànóngbứcđểcốsaongóthấynhữngtiểunữthần(thanôi,baogiờcũngởđằngxa)đangchơiđùatrongCentralPark,cũngnhưdễdànghình dung thấy tôi xiết bao kinh tởm cái hào nhoáng được khử mùi củanhững cô gái ham tiến thânmàmột gã vui tính ởmột văn phòng khôngngừngdồndậpgánghépchotôi.Tahãybỏquatấtcảnhữngcáiđó.Mộtcơnsuysụpkinhkhủngkhiếntôiphảiđiởnhàandưỡnghơnmộtnăm;tôitrởvềlàmviệc-đểrồilạiđượcđưavàobệnhviện.Cuộcsốnglànhmạnhngoàitrờidườngnhưhứahẹnmanglạichotôichút

nguôidịu.Mộttrongnhữngbácsĩưathíchcủatôi,mộtconngườiyếmthếdễthươngvớimộtbộrâunâu,cómộtngườianhtraivàôngnàysắpdẫnđầumộtđoàn thámhiểmvùngBắcCựcCanada.Tôiđượcghépvàođoànnhưmộtthứcôngcụ“ghinhậnnhữngphảnứngtâmthần”.Tôicùnghainhàthựcvậthọctrẻvàmộtbácthợmộcgiàthithoảngchiasẻ(chẳngbaogiờthànhcôngcholắm)nhữngânhuệcủamộtnữchuyênviêndinhdưỡng-mộtbácsĩAnitaJohnsonnàođó-cônàychẳngbaolâubịtrảvềbằngđườnghàngkhông,tôilấylàmhàilòngmànóithế.Tôichẳngbiếtgìmấyvềmụctiêumàđoànthámhiểmtheođuổi.Bằngvàosốlượngđôngđảocácnhàkhítượnghọctrongđoànmàxét,thìcólẽchúngtôiđangtruytìmđếntậnhangổcủanó(đâunhưởquanhquấttrênđảoHoàngtửxứWales,làtôihiểunhưthế),cái từ trườngBắcCựclangthangvàbấtổn.Mộtnhóm,kếthọpvớingười

Canada, lập một trạm khí tượng trên Pierre Point ở eo Melville[44]

. Mộtnhóm khác, cũng định hướng sai, thu gom phiêu sinh vật. Nhóm thứ banghiêncứubệnhlaophổiởvùngbănggiáquanhnăm.Bert,nhànhiếpảnh-mộtngườitâmtínhthấtthườngđãphảicùngtôichiasẻnhiềucôngviệcvặtvãnhtầmthườngtrongmộtthờigian(anhtacũngcóvấnđềvềtâmthần)-cảquyếtrằngđámtaitomặtlớncủađộichúngtôi,nhữngôngsếpthựcthụmàchúngtôikhôngthấymặtbaogiờ,chủyếuchỉnhằmkiểmtraảnhhưởngcủa việc cải thiện khí hậu đối với lông của loài cáo Bắc Cực. Chúngtôiở trongnhữngcănnhà lắpghépbằnggỗgiữamột thếgiớigranit tiền-Cambri

[45].Chúngtôicóhàngđốngcácthứdựtrữ-cácsốtạpchíReader’s

Digest,mộtmáytrộnkem,đồvệsinhhóahọc,mũgiấychomùaGiángsinh.Sứckhỏecủatôitốtlênmộtcáchđángngạcnhiênbấtchấphoặcchínhbởisựtrốngvắngvàbuồnchánghêgớm.Baoquanhbởinhữnggiốngcâythiểunãonhưliễubụi,địay;thấmđẫmvàtẩysạch(tôiđồlàthế)bởigiórít;tọatrênmộttảngđádướimộtbầutrờitrongvắt(tuynhiên,chẳngphôracáigìquantrọng),tôicảmthấyxacáchkìlạvớichínhbảnthânmình.Khôngcósựcámdỗnàokhiếntôiphátcuồng.NhữngcôgáiEskimomũmmĩm,bóngloáng, tanhmùicá, tócđengớmghiếcnhưquạ,mặtchuột lang,chẳnggợichotôichútthèmkhátgì,thậmchícònkémcảnữbácsĩJohnson.Tiểunữthầnkhôngcóởcácvùngđịacực.Tôiđểchonhữngngườicóthẩmquyềnhơn phân tích những trầm tích băng hà, những drumlin,gremlinvàkremlin

[46],vàtrongmộtthờigian,tôicốghilạinhữnggìtôihồn

nhiêntưởnglà“phảnứng”(chẳnghạn,tôinhậnthấycácgiấcmơdướimặttrờilúcnửađêmthườngrấtphongphúmàusắcvàđiềunày,anhbạnnhiếpảnhcủa tôicũngxácnhận).Tôicũngcónhiệmvụhỏicácbạnđồnghànhkhácnhaucủamìnhvềmộtsốvấnđềquantrọngnhưnỗihoàinhớ,nỗisợnhữngthúvật lạ,ảogiácdođói,mộng tinh, thú tiêukhiển,nhữngchươngtrìnhphátthanhưathích,thayđổicáchnhìn,vânvân.Ainấyđềuchánngấycái trò đó và tôimau chóng bỏ hẳn dự án ấy, vàmãi vào quãng cuối haimươithángkhổsaibănggiá(nhưmộttrongnhữngnhàthựcvậthọctếutáogọithế),tôimớixàoxáođượcmộtbáocáohoàntoàngiảtrávàcựckìsinhđộngmàđộcgiảcóthểtìmđọctrêntờAnnalsofAdultPsychophysicsnăm1945hay1946,cũngnhưtrênsốArticExplorationschuyênđềvềcuộcthámhiểm này;mà rốt cuộc, thực ra chẳng liên quan gì đếnmỏ đồng của đảoVictoriahaybấtcứcáigìtươngtự,nhưsaunàytôiđượcôngbácsĩtốtbụngcủatôichobiết;vìmụcđíchthựccủanólà“tuyệtmật”,nêntôichỉxinbổsungthếnày:bấtkểnólàgì,mụctiêuấyđãđượchoànthànhmĩmãn

Độcgiảhẳnsẽtiếckhibiếtrằngchẳngbaolâusaukhitrởvềvớithếgiớivănminh,tôilạibịmộtcơnhóadạikhác(nếunhưcáitừđộcácnàycóthểápdụngchosựsầunãovàcảmgiáctứcthởkhôngchịunổi).Tôihồiphụchoàntoànnhờmộtđiềupháthiệnđượcởcáiandưỡngđườngđặcbiệt:rấtđắttiềnấy.Tôipháthiệnrarằnggiỡnmặtcácbácsĩtâmthầnlàmộtnguồnbấttậnmanglạinhữngthúvuisảngkhoái:khéoléoxỏmũihọ;khôngbaogiờđểhọthấyrằngmìnhbiếtmọingónnghềcủahọ;bịachohọnghenhữnggiấcmơ thật tinh vi, hoàn toàn thuộc loại kinh điển (khiến họ, những kẻcưỡngđoạt giấcmơ, cũngphảimơ thấy ácmộngvàvùngdậy la hét); lôicuốnhọbằngnhững“mànnguyên thủy”giảhiệu;và tuyệtđốikhôngbaogiờhélộchohọthấythựctrạngtínhdụccủamình.Bằngcáchlóttaymộtnữytá,tôiđượcxemmộtsốhồsơvàthíchthúpháthiệnthấycáctờphiếugọitôilà“cókhảnăngtrởnênđồnggiớidụctính”và“hoàntoànbấtlực”.Tròchơithậtthúvịvàmanglạikếtquảmĩmãn-trongtrườnghọpcủatôi-đếnnỗi tôinán lạicảmột thángsaukhiđãđỏda thắmthịt lại,hoàntoànsungmãn(ăn,ngủtốtnhưcongáidậythì).Thếrồitôilạiởthêmmộttuầnnữachỉcốthưởngcáithúsotàivớimộttaymớiđếnrấtlợihại,mộtdanhybịmấtchỗ(vàchắchẳn,mấttríluôn),nổitiếngvềcáitàithuyếtphụcbệnhnhântinrằnghọđãchứngkiếnsựhoàithaicủachínhmình.

10

Vừa xuất viện một cái là tôi liền kiếm một nơi trong vùng quê New

Englandhoặcmộtthịtrấnnhỏthiuthiungủ(hàngcâydudu,ngôinhàthờtrắng)ởđótôicóthểquamộtmùahèchămchỉvớinguồnsinhtồnlàmộthòmđầynhữngghichéptôiđãtíchlũyđược,vàtắmởmộtconhồnàođógầnnhà.Tôilạibắtđầuquantâmđếncôngviệc-tôimuốnnóinhữngnghiêncứuhọcthuậtcủatôi;cònphầnviệckia:thamgiatíchcựcvàokinhdoanhnướchoadoôngchútôiđểlại,thìlúcnàyđãgiảmxuốngmứctốithiểu.Mộtnhânviêncũcủachútôi,hậuduệcủamộtgiađìnhquyềnquí,gợiý

làtôinênđếnởvàithángtạinhàngườibàconcủaông,mộtôngMcCoođãvềhưu;vợchồnghọ,giờđâykhánhkiệt,muốnchothuêtầnggáctrên,nơimộtbàcôquácốtừngsốngnhữngngàyêmđềm.Ôngchobiếthọcóhaicongáinhỏ,mộtcònẵmngửa,đứakiamườihaituổi,vàmộtkhuvườnđẹpcáchmộtconhồđẹpkhôngxa,vàtôinóinhưvậythìhoàntoàntrúngýtôi.Tôitraođổithưtừvớinhữngngườiđó,bảođảmvớihọrằngtôirấtcóý

thứcgiữvệsinh,ngănnắptrongnhà,vàtôiquamộtđêmhuyềnhoặctrênxelửa,cốtưởngtượngratrongmọichitiếtcóthểcôbétiểunữthầnbíhiểmmàsắp tới tôi sẽ kèm dạy tiếng Pháp và âu yếm vuốt ve theo phong cáchHumbert.Khôngcóaiđóntôiởcáiganhỏxíunhưđồchơi,nơitôixuốngtàuvớichiếctúidulịchmớiđắttiềnvàcũngchẳngaitrảLờiđiệnthoại;tuynhiên,cuốicùng,mộtôngMcCoonhớnnhác,quầnáoướtsũng,xuấthiệnởkháchsạnduynhấtcủacáithịtrấnRamsdalexanhxanhhồnghồng,chohaylànhàôngvừacháy trụi -có thể làdoxảyrađồngthờivớiđámcháy lớnhoànhhành tronghuyếtquản tôisuốtđêmqua.Ôngnóigiađìnhôngphảidùngxeôtôcủanhàđểlánhnạntớimộttrangtrạithuộcquyềnsởhữucủaông,nhưngbạncủavợông,mộtconngườicao thượng,bàHazeởsốnhà342phốLawnStreet,đãtìnhnguyệnchotôitátúc.MộtbàởtrướccửanhàbàHazeđãchoMcCoomượnchiếclimousinecủamình,mộtchiếcxemuivuônglỗimốthếtsẩydomộttàixếdađenvuitínhlái.Giờđây,khimàlídoduynhấtkhiếntôiđếnnơinàyđãbiếnmất,sựsắpxếpnhưtrênxemrathậtphilí.Ờ,ngôinhàcủaôngtasẽphảixâylạihoàntoàn,thếthìsao?Ôngtacó trả bảo hiểm đầy đủ cho nó không?Giận dữ, thất vọng và chán ngán,nhưnglàmộtngườichâuÂulịchsự,tôikhôngthểchốitừvàđànhđểngườita đưa về phố Lawn Street trên chiếc xe nhà đòn ấy, e rằng nếu không,McCoosẽnghĩramộtcáchkháctinhvihơnđểrũbỏtôi.Tôithấyônghớthảichạyđivàgãtàixếcủatôilắcđầukhẽcười.Enroute*(trênđườngđi),

tôithềvớimìnhlàsẽkhônglưulạiởRamsdaletrongbấtkìhoàncảnhnào,màsẽtếchthẳngđếnBermudashayBahamashaythậmchíĐịaNgục,ngayngày hôm đó. Từ ít lâu nay, triển vọng về những giờ phút êm đềm trênnhữngbãi biển đầymàu sắc rực rỡ đã róc rách suốt dọc sống lưng tôi vàngườibàconcủaMcCoo,trênthựctế,đãlàmlệchdòngsuynghĩấybằngcáiđềxuấtthiệnýnhưnggiờđâyhóarahoàntoànnguxuẩncủaôngta.Nóivềnhữngbướcngoặtđộtngột:khirẽvàophốLawnStreet,xechúng

tôisuýtchẹtphảimộtchúcẩuráchviệc(mộttrongnhữngconchóngoạiôchuyên rìnhxeô tô

[47]).Xahơnmột chút, ngôi nhàbàHazehiện ra,một

khốitrắnggớmguốc,cũkĩ,tồitàn,xámhơnlàtrắng-cáiloạinhàởmàtacóthểbiếttrướclàsẽphảilắpốngcaosuvàovòinướcởbồntắmthaychovòihươngsen.Tôi“boà”chotàixế,hivọnggãsẽláiđiluônđểtôikhỏiphảilộ diệnmà về thẳng khách sạn lấy hành lí; nhưng gã lại tạt sang bên kiađường,nơimộtbàgiàđanggọigãtừcổngnhà.Tôibiếtlàmgìđây?Tôibấmchuông.Mộthầugáidamàuđưatôivàonhà-vàđểtôiđứngtrêntấmthảmchùi

chântrongkhichịtasấpsấpngửangửachạybổvềnhàbếp,ởđócócáigìkhôngđượcđểchocháyđangcháy.Tiềnsảnhđượctrangtríbằngnhữngchùmchuônghòaâm,mộttượnggỗ

mắttrắngchắcmuaởmộtcửahàngbánđồlưuniệmMexiconàođóvàmộtphiênbảnbứcL’Arlésienne* (CôgáivùngArles) củaVanGogh, thứvưuvậttầmthườngcủagiớitrunglưusínhnghệthuật.Mộtcánhcửahémởbênphíatayphảichothấymộtphầncủamộtphòngkháchvớimộttủkínhtronggócđầynhữngđồ tầm tầmMexicokhácvàmột chiếc sofa kẻ sọckêdọctheotường.Cómộtcầuthangởcuốihànhlangvàtrongkhitôiđứnglaumồhôitrán(mãilúcnày,tôimớinhậnralàngoàitrờinóngđếnthế)vàtrântrânnhìn(chảlẽkhôngnhìncáigì)vàomộtquảbóngtenniscũríchmàuxámlănlóc trênmột cái tủgỗ sồi, thì từ trênđầu cầu thangvọngxuốnggiọngnữtrầmdudươngcủabàHaze,bàvịnvàolancanhỏi:“CóphảiôngHumbertđấykhông?”Mộtchúttànthuốclácũngtừtrênấyrótxuống.Lúcnày,đíchthânnữchủnhân-dépxăngđan,quầnthụngmàuhạtdẻ,áolụamàuvàng,mặtgầnnhưvuông,lầnlượttheothứtựđó-bướcxuốngcácbậccầuthang,ngóntrỏvẫnđậpnhẹtrênđiếuthuốc.Tôi nghĩ nên miêu tả bà ngay cho dứt điểm. Phu nhân tội nghiệp của

chúngtakhoảngbamươilămtuổi,tránbóngloáng,lôngmàytỉa,vớinhữngnétbìnhdịnhưngkhôngthiếuhấpdẫn,thuộcloạicóthểđịnhnghĩanhưlàmộtdungdịch loãngcủaMarleneDietrich

[48].Tayvỗnhènhẹ lênbúi tóc

màuđồnghun,bàdẫntôivàophòngkháchvàchúngtôichuyệntròmộtlúc

vềvụcháynhàMcCoovàcáilợicủaviệccưtrúởRamsdale.Đôimắtmàuxanhnướcbiểncáchrấtxanhaucủabàcómộtcáchnhìnđếnlàlạ,nólướttrênkhắpngườianh,thậntrọngtránhluồngmắtcủaanh.Nụcườicủabàchỉlàmộtcáinhướnranhmãnhcủamộtbênlôngmày;vàvừanóichuyệnvừasoàimìnhkhỏichiếcsofa,chốcchốcbàlạiphóngtayvềphíabacáigạttànvàtấmchắnlửabênlòsưởi(ởđócònlănlóccáihộtnâunâucủamộtquảtáo);liềnđó,lạingảngườitrênsofa,mộtchângậplạidướimình.Hiểnnhiênbàthuộcloạiphụnữmàcólờilẽtrauchuốtthốtratừmiệngmanghơihướmmộtcâulạcbộđọcsách,haymộtcâulạcbộchơibàibridge,haybấtkìthứkhuônsáokinhkhủngnàokhác,chứkhôngbaogiờtừtâmhồnhọ;loạiphụnữtuyệtđốikhôngcóđầuóchàihước;loạiphụnữmàtrongthâmtâmhoàntoàndửngdưngvớikhoảngmộtchụcđềtàikhảdĩcóthểluậnđàmởphòngkhách, nhưng lại rất câu nệ về nghi thức của những cuộc trò chuyệnkiểunày,màqualớpgiấybóngkínhhàonhoángcủanhữngnghithứcấy, lộrõnhữngngánngẩmchẳngmấyngonlành.Tôibiếtchắcrằngnếuchẳngmaytôitrởthànhngườithuênhàcủabà,bàsẽtiếnhànhtừngbướcchuyểnhóatôitheocáicáchmàcólẽxưanaybàvẫnquanniệmlàmộtngườithuênhàphải trở thànhvà tôi sẽ lạimắcvàonhữngmắt lưới củamột trongnhữngcuộctìnhchánphèomàtôibiếtquárõ.Nhưngđừnghòngtôiởlạiđây.Tôilàmsaocóthểsungsướngtrongcái

loạinhànhưthếnày,vớinhữngtờhọabáovươngvãikhắpcácghế,vớicáithứ lai phối gớmghiếc giữa thể loại hài kịch của cái gọi là “đồ đạc côngnănghiệnđại”vàthểloạibikịchcủanhữngghếxíchđuọpẹpcùngnhữngchiếcbàn-đế-đènlunglaycắmtoànbóngđãcháytóc.Bàdẫntôilêngácvàrẽtrái-vàophòng“củatôi”.Tôixemxétnóquamànsươngcủaýđịnhkiênquyết khước từ; tuy nhiên, tôi cũng nhận thấy bức “Bản Sonata tặngKreutzer”củaRenéPrinet

[49]treotrênđầugiường“củatôi”.Bàtadámgọi

cáicănphòngchoconsennàylà“áthưphòng”!Hãyrakhỏiđâyngaytứcthì,tôicươngquyếttựnhủnhưvậytrongkhigiảvờsuynghĩvềcáigiárẻđếnđộphilí,ẩnchứađiềmchẳnglành,màbàchủnhàâusầuđềxuấtchocảănlẫnở.TuynhiênphéplịchsựÂuchâubuộctôitiếptụcchịuđựngcuộctratấn.

Bàtađưatôiđiquathềmđầucầuthangsangcánhphảicủangôinhà(nơicó“phòngriêngcủatôivàLo”-tôiđoánLolàcôhầugái)vàngườithuênhàkiêmtìnhnhân,vốnrấtkĩ tínhvềchuyệnvệsinh,phảikhókhăn lắmmớidẹpđượcmột cái rùngmình khi hắn được choxem trước phòng tắmduynhấttrongnhà,mộtkhoangbétíhìnhchữnhậtnằmgiữathềmđầucầuthangvàphòngcủa“Lo”,vớinhữngđồướtnhèophơi lủng liểngbên trênchiếc

bồntắmđángngờ(mộtsợilôngnhưdấuchấmhỏinằmtrongđó);vànhưtôidựđoán,quảlàcóconrắncaosucuộnmìnhcùngđầyđủphụtùng-mộtthứvỏbaohồnghồngeấpphủlênnắpbồncầu.“Tôi thấy làôngkhông thích lắm,”bàchủnói,đặt tay lêncổ tayáo tôi

mộtthoáng:cửchỉnàycủabàkếthợpsựmạnhdạntrơtrẽn-tôinghĩđólàcáimàngườitagọilà“tựtin”tháiquá-vớitínhrụtrèvàsầubinókhiếncáchlựalờichọnchữchocóvẻkháchquancủabàđâmrathiếutựnhiênnhưcáchuốngiọng củamột giáo sưdạy “phát âm”. “Tôi côngnhận rằngđâykhôngphảilàmộtnộithấtngănnắpgọngàng,”bàchủthânyêutộinghiệpcủatôinóitiếp,“nhưngtôicamđoanvớiông(bànhìnmôitôi)rằngôngsẽrấtthoảimái,vôcùngthoảimái,thậtvậy.Đểtôiđưaôngđixemvườn”(câucuốinàynghetươivuihơn,vớimộtchútrunrẩymơntrớntronggiọngnói).Tôimiễncưỡngtheobàxuốnglạidướinhà;rồiquacănbếpởcuốidãy

hànhlang,phíatayphảicủangôinhà-phíacócảphòngănvàphòngkhách(bêndướiphòng“củatôi”,vềmétaytrái,chỉcónhàđểxe).Trongbếp,chịhầugáidađen,mộtphụnữmậpmạpcònkhátrẻ,vừanhấcchiếctúixáchlớnmàuđenbóngloángkhỏiquảđấmcủacánhcửadẫnrahiênsauvừanói:“Cháusẽđingayđây,thưabàHaze.”“Được,Louise,”bàHazeđápvớimộttiếngthởdài,“ThứSáu,tasẽthanhtoánchochị.”Chúngtôitiếptụcđitớimộtbồnrửataynhỏvàvàophòngăn,songsongvớiphòngkháchmàchúngtôiđã chiêmngưỡng.Tôinhận thấy trên sànmột chiếc tất trắng.Vớimộttiếnghừm!bựcdọc,bàHazecúixuống,vẫnkhôngdừngbước,vànémnólênmộtchiếc tủnhỏcạnhbồnrửa.Chúngtôingóquamộtcáibàngỗđàovớimộtbìnhđựnghoaquảđặtởchínhgiữa,trongđóchẳngcógìngoàimộtcáihộtmậncònướtnhẫy.Tôirờrẫmtrongtúitìmbảnggiờtàu,lénlôiraxemcóchuyếnnàosớmnhất.TôicònđangđitheobàHazequakhỏiphòngăn, thì bỗng thấy bừng lên cảmột khoảng xanh rờn cây lá - “piazza”

[50],

ngườidẫnđườngcủatôireolên,vàrồi,bấtthìnhlình,khônghềcódấuhiệunhỏ nào báo trước,một con sóng xanh trào dâng dưới tim tôi và kìa, quìtrongmộtvũngnắng,gầnnhưkhỏathân,xoaymìnhtrênhaiđầugối,ngườiyêudấuởbãibiểnRivieracủatôiđangdõimắtnhìntôibêntrêncặpkínhrâm.Vẫnbégáiấy-đôivaimảnhmàumậtongấy,tấmlưngtrầnmềmmượt

như lụa ấy,mái tócmàu hạt dẻ ấy.Một chiếc khăn với những chấm trònbuộcquanhngựcchekínđôibầuvúthanhtântôitừngvevuốtvàomộtngàybấttửkhỏiđôimắtkhỉđộtđanggiàđicủatôi,nhưngtrínhớcòntươitrẻcủatôi vẫn nhìn thấu. Và; như người nhũmẫu củamột công chúa nhỏ trongtruyệncổtích(bịlạc,bịbắtcóc,tìmlạiđượctrongbộđồráchrướicủadân

Diganquađótấmthântrầnmỉmcườivớiđứcvuavàbầychósăncủangài),tôinhậnracáinốtruồinâusẫmnhỏxíuởmạnsườnnàng.Vừasợvừasướng(đứcvuakhócvìvuimừng,kènđồngvangdậy,bànhũmẫusaymèm),tôilạinhìnthấylànbụngyêukiềucủaemthótvàoởchỗcáimiệngNamtiếncủatôithoángdừnglại;vàcặphôngtrẻthơtrênđótôiđãhônlênvếtlằndodảinịtquầnsoọccủaemđểlại-vàocáingàycuốiđiênrồbấttửấy,đằngsaunhững“RochesRoses(Phiếnđáhồng)”.Quãngthờigianhaimươilămnămtôiđãsốngsauđóthugọnlạithànhmộtchấmnhỏrunrẩy,rồibiếnmất.Tôithấycựckhóđểdiễntảmạnhmẽđúngmứccáilóechớpấy,cáirun

rẩyấy,cáichấnđộngsaymêkhitôinhậnraem.Trongcáikhoảnhkhắclóanắngtôi lướtmắt trêncôbéđangquì(đôimắtemchớpchớpbêntrêncặpkínhđennghiêmkhắc-HerrDoktor

[51]nhỏbé,ngườisẽchữachotôikhỏi

mọibệnh tậtđauđớn) trongkhi tôiđiquabêncạnhem,đội lốtngười lớn(một gã điển trai cao lớn đầy nam tính từ vương quốc điện ảnh), khoảngtrốngtronghồntôiđãcóthểhấpthụmọichitiếtcủasắcđẹprạngngờicủaem,vàtôiđốichiếuchúngvớinhữngnétcủacôdâuđãquađờicủatôi.Ítlâusau, lẽ dĩ nhiên, em, bé gái nouvelle* (mới) này,Lolitanày,Lolitacủatôi

[52],sẽchelấphoàntoànnguyênmẫucủaem.Tôi

chỉmuốnnhấnmạnhrằngviệctôipháthiệnraemlàhệquảtấtyếucủacái“côngquốcbênbờbiển”trongquákhứbịhànhhạcủatôi.Tấtcảmọithứgiữahaisựkiệnđóchỉlàmộtloạtnhữngmòmẫmvàlầmlỡ,vànhữngmanhnhagiảhiệucủaniềmvui.Tấtcảnhữnggìchúngchiasẻliênkếtchúnglàmmột.Tuynhiên,tôikhônghềảotưởng.Cácquantòacủatôisẽcoiđâylàmột

tròdiễncủamộtgãđiêncósởthíchđồibạiđốivớijruitvert*(quảxanh).Aufond,ҫam’estbienégal*(thựcra,cáiđóđốivớitôikhôngquantrọng).TôichỉbiếtrằngtrongkhibàHazevàtôibướcxuốngcácbậcdẫnvàokhuvườn,hổnhển,đầugốitôibủnrủnhệtnhưbóngcủachínhnóphảnchiếutronglànnướclăntăn,vàmôitôikhônhưcát,và...“ĐâylàLocủatôi,”bànói,“vàđâylànhữngbônghuệcủatôi.”“Vâng,”tôinói,“vâng.Rấtđẹp,rấtđẹp,rấtđẹp!”

11

Tangvậtsốhai:mộtcuốnnhậtkíbỏtúiđóngbìagiảdamàuđenvớiniên

hiệuvàngóng1947inenescalier*(theokiểubậcthang)ởgóctrênbêntrái.Tôi nói về cái sản phẩm xinh xinh này của Công ti Blank Blank,Blankton

[53],bangMassachusetts,nhưthểnóđangởtrướcmắttôi.Thựcra

nóđãbịhủycáchđâynămnămvàcáimàchúngtahiệnđangxemxétchỉlàsự táihiện tóm lượccủanó (nhờmột trínhớchínhxácđến từngchi tiết),mộtchúphượnghoàngnongầyguộcchưađủlôngcánh.Sởdĩtôinhớchínhxácvềcuốnnhậtkíđóđếnthếlàvìtrênthựctế,tôiđã

viếtnóhailần.Đầutiên,tôighitừngngàybằngbútchì(vớinhiềuchỗtẩyxóa và sửa chữa) trên những tờ rời của cáimà trong từ vựng thươngmạiđượcgọilàmột“blốcghi”;rồitôichéplạibằngkiểuchữviếttaynhỏliti,quáiquỉnhấtcủatôi,vớinhữngcáchviếttắtdễhiểu,trêncuốnsổnhỏmàuđenvừanhắctớiởtrên.30 tháng Năm là Ngày Ăn Chay chính thức ở bang New Hampshire,

nhưngkhôngphảiởhaibangCarolina.Hômấy,mộtdịch“cúmbaotử”(cótrờibiếtnólàcáiquáigì)buộcthịtrấnRamsdalephảiđóngcửacáctrườnghọcsuốtmùahè.ĐộcgiảcóthểkiểmtranhữngdữliệuvềthờitiếttrongtậpsanNhậtbáocủaRamsdalenăm1947.Mấyhômtrướcđó,tôichuyểnđếnởnhàbàHazevàcuốnnhậtkínhỏmàgiờđâytôixintrìnhthuậtlại(giốngnhưmộtđiệpviênđọc thuộc lòngnộidungnhữngghichépmàanh tađãnuốtvàobụng)baotrùmhầuhếtthángSáu.Thứ Năm. Một ngày rất ấm. Từ một điểm quan sát thuận lợi (cửa sổ

buồng tắm), nhìn thấyDolores gỡ quần áo khỏi dây phơi trong ánh sángxanhbiếcsaunhà.Lữngthữngđira.Emmặcsơmikẻô,quầnjeansxanhlơvàđigiàytennis.Mọicửchỉcủaemtrongnhữngđốmnắngđềugạivàosợidâysâukínnhấtvànhạycảmnhấttrongcáicơthểđốnmạtcủamình.Mộtlátsau,emngồixuốngcạnhmình,trênbậccuốicủahiênsauvàbắtđầunhặtnhữngviênsỏinằmgiữahaichân-nhữngviênsỏi,lạyChúa,rồimộtmảnhvỡcongcongtừmộtchaisữa,nomnhưmộtlànmôithưỡira-vànémvàomộtcáilon.Choang.Emkhôngthểlàmlạilầnthứhai-emkhôngthểnémtrúngđích-ôiđauđớn-lầnthứhai.Choang.Làndatuyệtvời-ôituyệtvời:

mơnmởnvàrámnắng,khôngmộttìvếtnhỏ.Kemtráicâythườnggâytrứngcá.Việcbàitiếtquánhiềucáichấtgiốngnhưdầugọilàbãnhờn,nuôidưỡngnang lông,gâykhóchịumởđườngcho lâynhiễm.Nhưng tiểunữ thần thìthahồníchđầyđồănthứcuốngbổbéo,vẫnkhôngbịtrứngcá.Chúaơi,đaucảngười,cáiánhlunglinhóngmượtbêntrêntháidươngemchuyểnthànhmóntócnâusáng.Vàcáiđốtxươngnhỏxíunhónhoáybênmắtcáchânđầybụicủaem.“CongáicủaMcCoo?GinnyMcCoo?Ôi,khiếpđảm.Vàgớmghiếc.Lạithọtchânnữa.Suýtchếtvìbạiliệt”.Choang.Lớplôngtơanhánhtrêncánhtayem.Khiemđứngdậyđểmangquầnáovàonhà,mìnhcódịpđượctônthờtừxacáiđítquầnjeansbạcmàuxắnlêncủaem.Từbãicỏ,bàHazenhạtnhẽomangtheomáyảnhđộthiệnnhưcáicâygiảcủamộtthầytufakirvàsaukhibắngnhắngchỉnhsáng-mắtbuồnngướclên,mắtvuicụpxuống-còncảganchụphìnhtôi,HumbertĐiểnTrai,đangngồihấpháymắttrênbậcthềm.ThứSáu.NhìnthấyemđiđâuđóvớimộtđứacongáitócđentênlàRose.

Tạisaodángđicủaem-mộtbégái,xinnhớđâychỉlàmộtbégáithôi!-Uikíchthíchmìnhghêgớmđếnthế?Thửphântíchxem.Ngónchânhơichâuvào nhau.Một kiểu uốn éo lơi lả dưới đầu gối kéo dài đến hếtmỗi bướcchân. Tợ như lê gót. Rất chi là trẻ con, vô cùng đàng điếm. HumbertHumbertđâycũnghếtsứcchoángbởingônngữđầy tiếng lóngcủacôbé,bởicáigiọngthethécủaem.Látsau,nghethấyemxổmộtlôxíxộnhữngtiếngthôtụcvớiRosequahàngrào.Dội lênsuốtcơthểmìnhvớinhịpdộmỗilúcmộttăng.Ngừng.“Giờtớphảiđithôi,nhócạ.”ThứBảy.(Đoạnđầucólẽđãsửa.)Mìnhbiếttiếptụcghinhậtkíthếnày

cólẽlàđiênrồ,nhưnglàmthếđemlạichomìnhmộthứngthúkìlạ;vàchỉcómộtngườivợcựckìyêuchồnghọamaymớiđọcvỡkiểuchữnhỏliticủamình.VậyhãythổnthứcmàghirằnghômnayL.củatatắmnắngtrêncáigọilà“piazza”,nhưngmẹnàngvàmộtphụnữkhácluônluônởquanhđó.Dĩ nhiênmình có thể ngồi đó trên ghế xích đu, vờ đọc sách.Chơi bài antoàn,mìnhlánhmặtvìsợcáicơnrunrẩychếttiệt,điêndại,lốbịchvàthảmhại đang làm mình bại liệt sẽ có thể ngăn không cho mình thực hiệnbướcentrée*(rasânkhấu)vớivẻtợnhưngẫunhiênđược.Chủnhật.Đợtnóngvẫntiếptục;mộttuầnlễvôcùngthuậnlợi.Lầnnày,

mìnhchiếmlĩnhmộtvịtríchiếnlược,vộichiếctẩuthuốcmớivàtờbáototướng, chễm chệ trên chiếc ghế xích đu trong piazza từ trước khi L. tới.Mìnhhếtsứcthấtvọngthấyemđếncùngvớibàmẹ,cảhaiđềumặcáotắmhaimảnhmàuđen,mớitoanhnhưchiếctẩuthuốccủamình.Cụccưngcủatôi,ngườiyêudấucủa tôiđứngmột lúckềbên tôi -emmuốnxemnhữngtranhminhhọa-vàmùitỏaratừemgầngiốnghệtmùicủabégáikia,bégái

ởbãibiểnRiviera,nhưngngàongạthơn,vớinhữngsóngngầmdữdộihơn-mộtmùinónghôihổikhiếndươngtínhcủamìnhlậptứctrỗidậy-nhưngemđãgiậtphắtkhỏitaymìnhmấytrangemthèmmuốnvàrútluivềchiếcnệmbêncạnhbàmẹ-hải-cẩu.Ởđó,ngườiđẹpcủamìnhnằmsấpbụng,phôchomình,phôchongànconmắtmởtotrongdòngmáuđầymắtcủamình,đôixươngbảvaihơinhôlên,vànétlượntuyệtmĩdọcsốnglưng,vàđôimôngnhỏcăngtrònbótronglầnvảiđen,vàbờ-biển-cặp-đùinữsinhcủaem.Emnữsinhlớpbảylặnglẽthưởngthứcnhữngminhhọaxanh-đỏ-tím-vàng.EmlàtiểunữthầnđángyêunhấtmàbảnthânPriap

[54]xanh-đỏ-tím-vàngcóthể

mơtưởng.Trongkhinhìnngắmquacác tầnglăngkínhcủaánhsáng,môikhôrát,dồntụlòngdâmdục,vàkhẽđuđưađằngsautờbáo,mìnhcảmthấychỉcầntậptrungýlựcmộtcáchthíchđángđểcảmthụvềemlàmìnhcóthểtứcthìđạttớimiềncựclạccủakẻănmày;nhưnggiốngnhưloàithúsănmồithường thíchmộtmục tiêu di độnghơn làmột vật bất động,mình cố tìmcách làm sao cho niềm hoan lạc thiểu não ấy trùng khớp với một trongnhững cử động hồn nhiên của em - trong khi đọc, thi thoảng em lại ngọnguậy, chẳng hạn như cố thò tay gãi lưng, để lộ ra cái nách lấm chấm -nhưngHaze-Béo đột nhiên lại làm hỏng tất cả bằng cách quay sang phíamìnhxinlửavàkhởilênmộtcuộctròchuyệngiảtạovềmộtcuốnsáchrởmcủamộttaybồibútthờithượng.ThứHai.Delectatiomorosa

[55].Trảiquanhữngngàythêlươngtrongbuồn

chánvàsầuđau.Chiềunay,chúngtôi(ma-măngHaze,Doloresvàtôi)địnhđếnhồOurGlassLake

[56]đểtắmvàphơinắng;nhưngtrờibanmailunglinh

nhưngọc,đếntrưabỗngđổmưa,vàLonổicáulàmầmlên.[3][4]Ở chỗnày,H.H. viết tên conhồnày sai chính tả, đúng ra làHourglassLake (xem thêmở

chương20,PhầnMột).ỞNewYorkvàChicago,ngườitaướcđịnhbìnhquântuổidậythìcủacon

gáilàmườibanămchíntháng.Tùythuộctừngcánhân,tuổinàybiếnthiêntừmười,thậmchísớmhơn,đếnmườibảy.VirginiachưađầymườibốntuổikhithấtthânvóiHarryEdgar[5].Ôngkèmdạycômônđạisố.Jem’imaginecela* (Mình có thể hình dung được chuyện đó). Họ hưởng tuần trăngmật ở Petersburg, bang Florida. “Monsieur Poe-poe”, cái thằng nhỏ trongmột lớp học củaMonsieurHumbertHumbert ởParis gọi nhà thơ-thơ nhưvậy.[5]ChỉEdgarAllanPoe,nhàvăn,nhàthơMĩ(1809-1849).Poesinhngày

19/1/1809.Năm1836,khiôngcướicôemhọVirginiaClemm,cômớimườibatuổi.CôlànguồncảmhứngchonhiềubàithơcủaPoe.Cômấtvìbệnh

nặngkéodàikhivừatròn24tuổi.Mìnhcóđủmọiđặcđiểmmàcáctácgiáviếtvềsởthíchtínhdụccủatrẻ

concholàcóthểkhởiđộngnhữngphảnứngởmộtbégái:quaihàmsắcnét,bàntaygânguốc,giọngvangtrầm,vairộng.Hơnnữa,hìnhnhưtrôngmìnhgiốngmộtcasĩsếnhoặcmộtképhátmàLomê.ThứBa.Mưa.HồMưa.Ma-măngrangoàimuasắm.MìnhbiếtL.ởngay

gầnđâuđây.Sauvàimẹonhỏlénlút,mìnhgặpemtrongphòngngủcủama-măng.Đangcốbanhmắttráiđểlấyramộthạtbụinàođó.Váykẻcarô.Mặcdùrất thíchcáimùi thơmnâusayđắmtỏa ra từem,mìnhvẫnchân thànhnghĩthỉnhthoảngemcũngnêngộiđầumộtcái.Trongmộtkhoảnhkhắc,cảhai chúngmình tắm trong lànnướcxanhấm,củachiếcgươngphảnchiếungọnmộtcâydươngcùnghaiđứamìnhtrênnềntrời.Mìnhđộtngộtnắmlấyvaiem,rồidịudàngáptayvàotháidươngvàxoayngườiemlại.“Nóởngayđâynày,”emnói,“cóthểcảmthấyrõthế.”“ĐànbànhàquêThụySĩthườngdùngđầu lưỡi.” “Liếmnó ra à?” “Phải,muốn thử không?” “Đồngý,” emnói.Rấtnhẹnhàng,mình thè cái vòi run rẩy củamình lướt trênnhãncầumằnmặnđảolialịacủaem.“Tốt,tốt,”emvừanóivừachớpmắt.“Nóbiếnrồi.”“Giờ,mắtkianhé?”“Ngốcạ,mắtkiacógìđâu...”đếnđây,emdừnglạivìnhậnthấyđôimôidẩulêncủamìnhđangxáplại.“Thôiđược,”emnóivớitháiđộhợptácvàHumbertámmuộibèncúivềphíabộmặtnâudịunồngấm,ápmiệnglênmímắtphậpphồngcủaem.Emcườivangvàchạyrakhỏiphòng,khẽchạmvàongườimình.Timmìnhnhưởkhắpmọichỗcùngmộtlúc.Đờimìnhchưabaogiờcảmthấythế-kểcảkhimìnhômấpngườitìnhconnítcủamìnhởPháp-chưabaogiờ...Đêm.Chưabaogiờmìnhtrảiquamộtcựchìnhnhưthếnày.Mìnhmuốn

môtảgươngmặtem,cungcáchem-màkhôngthể,vìlòngdụcthèmkhátemlàmmìnhmùmắtkhiemởkềbên.Khỉthật,mìnhvẫnchưaquenứngxửvớicáctiểunữthần.Nếunhắmmắtlại,mìnhchỉthấymộtphầnbấtđộngcủaem,mộtkhuônhìnhtrongphim,mộtchớplóecủanétđẹpmượtmàngầmẩn,nhưkhiemngồi thắtdâygiày,đầugốinhấccaodướichiếcváyca rô.“DoloresHaze,nemontrezpasvoszhambes

[57]*(đừngcóphôhếtchânra)”

(đólàlờibàmẹ,bàtacứngỡmìnhthạotiếngPháplắm).Đôikhinổimáuthisĩàmesheures*(vàonhữnglúccaohứng),mìnhsoạn

mộtkhúctìnhcacangợirèmmiđennhánhrủtrênđôimắtxámnhạtxavắngcửaem,nắmnốt tànnhangkhôngđốixứngtrêncáimũihếchcủaem, lớplôngtơvàngóngtrêntaychânem;nhưngmìnhxéđingayvàgiờkhôngnhớlạiđượcnữa.MìnhchỉcóthểmôtảnhữngnétcủaLobằngnhữngtừnhàmchánnhất(nhậtkítiếptục):mìnhcóthểnóitócemmàunâuđỏvàmôiem

đỏnhưkẹomútđỏ,môidướirấtmọng-ôi,giámìnhlàmộtnhàvănnữcóthể thuyết phục em ngồi mẫu trần truồng trong một ánh sáng trần trụi!Nhưngđằngnày,mìnhlạilàgãHumbertHumbertcaolêunghêu,xươngto,ngựclôngláxồmxoàm,lôngmàyđenrậm,vớicáchphátâmkìcụcvànụcườitraitơuểoảichegiấucảmộthốxíđầynhữngquáivậtthốirữa.Vàemcũngđâuphảilàđứabémảnhkhảnhtrongtiểuthuyếtcủamộtnữsĩ.Điềukhiếnmìnhphátrồlàcáibảnchấthaimặtcủatiểunữthầnnày-cólẽcủamọitiểunữthần;ởLolitacủatôi,đólàsựhỗnhợpgiữacáichấttrẻcondịudàngmơmộngvớimộtkiểucáchrẻtiềnkìlạdosaochépnhữngthiếunữxinhxinhmũihếch trênnhững tờquảngcáovàhọabáo,hoặchọcmót từnhữnghầugáichoaichoaicónướcdahồnghồngnhạtnhòaởCựuLụcĐịa(sựcmùihoacúcvònátvàmùimồhôi);cókhicònbắtchướccảnhữnggáiđiếmrấttrẻgiảtrangthànhconníttrongcácnhàthổtỉnhlẻ;vàtấtcảnhữngcáiđó,chaoôi,lạihòalẫnvớisựdịudàngtinhkhôituyệtvờivẫntoátraquabùnnhơvàxạhương,quanhớpbẩnvàcáichết,ôilạyChúa,ôilạyChúa.Vàđiềukì lạnhất làem,Lolitanày,Lolitacủa tôi, lạicá thểhóa lòngdục từngànxưa

[58]củakẻviếtnhữngdòngnày,thànhthủtrêntấtcảmọithứ,còn

có...Lolita.ThứTư.”Này,làmcáchnàođểngàymaima-măngđưahaichúngmình

đếnhồOurGlassLake[8]đi.”Đólànguyênvănnhữnglờimàngọnlửatìnhmườihaituổicủamìnhthìthầmvớimìnhbằngmộtgiọngđắmđuối,khihaiđứamìnhtìnhcờgặpnhaungoàihiêntrước,mìnhđira,cònemthìđivào.Ánhnắngchiều,mộtviênkimcươngtrắnglóamắtvớivôvàntiangũsắc,rungrinhtrêncáilưngkhumtròncủamộtchiếcxeđậubênngoài.Vòmlácủamột cây du du to tướng rắc những vệt bóngmượtmà nhảymúa trêntườngváncủangôinhà.Haicâydươngrùngmìnhvàrunrẩy.Cóthểloángthoáng nghe thấy tiếng xe cộ qua lại ì ầm đằng xa; tiếngmột đứa bé gọi“Nancy,Nan-cy!”Trongnhà,Lolitađãđặtchiếcđĩahát“LittleCarmen”ưathíchcủaemmàmìnhthườnggọilà“DwarfConductors[9]”khiếnemhấmhứgiảvờcoikhinhtròchơichữrởmcủamình.[8]Xemthêmchúthíchphíatrướccùngchươngvàchương20,PhầnMột

vềđịadanhnày.[9]“LittleCarmen”:NàngCarmenbénhỏ.Thựcra,đâylàmộtngónchơi

chữkhôngliênquangìđếnvởopéracủaG.Bizet,màchỉquichiếuvềtácphẩmcủanhàvănPhápProsperMérimée(1803-1870).Carmencũngcóthểhiểulà“Nhữngngườiláixenhỏ”.Còn“DwarfConductors”nghĩalà“nhữngngười lái xe lùn”. Chính xác ra, “conductors”, trong tiếng Anh, nghĩa làngườisoátvétrênxebuýtvàtrongtiếngMĩnghĩalàngườivệtrênxelửa.

ThứNăm.Đêmqua,chúngtôingồiởpiazza,mẹsềHaze,Lolitavà tôi.Hoànghônấmápsẫmdầnthànhbóngtốiáiân.MẹsềkểnốtvớinhiềuchitiếtrườmràcốttruyệncủamộtbộphimmàbàvàL.đãxemhồimùađông.Tayvõsĩđãđếnbướcđườngcùngkhigặpvị linhmụcgiànhânhậu(vốncũngđãtừnglàmộtvõsĩtrongthờitraitrángvàhiệnvẫncóthểchomộtkẻcótộiănđòn).Chúngtôingồitrênnhữngchiếcgốichồnglênnhautrênsàn,L.ởgiữabàviavàmình(cụccưngcủa tôichenngayvàogiữa).Đến lượtmìnhbắtđầukểnhữngtìnhtiết tứccười trongchuyếnphiêulưuBắcCực.Caohứng,mìnhbịaralàvớimộtcâysúng,mìnhđãbắnmộtcongấutrắng,nóngồixuốngvàkêu:Ối!Trongsuốtthờigianấy,mìnhýthứcrõsựkềcậncủaL. và trong khi nói,mình vung tay trong bóng tối khoan dung và lợidụngnhữngcửchỉvôhìnhấy,chạmvàotayem,vaiem,vàoconbúpbêvũnữbalêbằnglenvàvảisaemđangmầnmêvàkhôngngừngdúivàolòngmình;vàcuốicùng,khiđãkhiếnngườiyêudấurựclửacủamìnhhoàntoànmắcvàotrongmạnglướinhữngmơntrớnlânglângấy,mìnhmớidámvuốtnhẹlớplôngtơsuốtdọcbắpchântrầncủaem,vàvừacườivớinhữngcâuđùacủachínhmình,vừarunvàcốgiấu làmìnhđangrun,vàmộtđôi lần,cặpmôimaulẹcủamìnhcảmthấyhơiấmcủatócemkhimìnhthoángcọmũivàoem,nóibângquơmộtlờihàihướcvàvuốtvecáiđồchơicủaem.Emcũngngọnguậydữđếnnỗicuốicùngbàmẹphảigắtbảoemthôiđivànémconbúpbêvàotrongbóngđêm,vàmìnhcườiphálênvàvươnngườiquabêntrênđôichâncủaLonóivớiHaze,cốtđểđưabàntaychàngượclêntấmlưngthonnhỏcủatiểunữthầncủamìnhvàsờsoạnglàndaemqualớpáosơmicontrai.Nhưngmìnhbiếtcơsựnàylàvôvọng,mìnhphátốmvìthèmkhát,mình

cảm thấy quần áo bó chặt đến khốn khổ vàmình cảm thấy gần như sungsướngkhicáigiọngđiềmtĩnhcủabàmẹcấtlêntrongbóngtối,thôngbáo:“Vàbâygiờ,tấtcảchúngtađềunghĩrằngLonênđingủthôi.”“Connghĩrằngma-măng thật khó ngửi đấy,”Lo nói. “Có nghĩa làmai sẽ không cópích-níchgìnữa,”Hazenói.“Đây làmộtđấtnước tựdo,”Lonói.KhiLogiậndữbỏđivớimộttiếnghurrah!đúngkiểuBronx

[59],mìnhngồilạiđơn

thuầndochánnản,trongkhiHazehútđiếuthuốcthứmườitrongbuổitốivàphànnànvềLo.Ôngbiếtkhông,nóvốnxấutínhtừthuởlênmột,cứquẳngtấtcảđồchơi

rakhỏinôisuốt,khiếnmẹtộinghiệpcủanóphảikhôngngừngnhặtlên,conbéđộcác!Bâygiờ,ởtuổimườihai,nóthànhmộtnạndịchthựcthụ,Hazenói.Tấtcảnhữnggìnóchờđợitừcuộcđờilàmộtngàynàođócóthểvênhvangmúagậyhoặcnhảymúatrongcáccuộcdiễuhành.Điểmhọccủanórất

kém,nhưngtừkhichuyểnsangtrườngmới,nóđãthíchnghitốthơnởPisky(PiskylàthànhphốquêhươngcủagiađìnhHazetạimiềnTrungTây.NgôinhàởRamsdalelàthừahưởngtừmẹchồngđãquácốcủabà.HọchuyểnđếnRamsdalechưađầyhainăm).“Tạisaocôbélạikhôngthíchnơiấy?”“Ôi,”Hazenói,“tôichảlạgì.Tôicũngđãtrảiquanỗiấykhicònnhỏ:bọncontraibắtnạtvặn tay,giật tóc,ômhàngchồngsáchchồvàomình,bópvúmìnhđauđiếng,tốcváymìnhlên.Dĩnhiên,tâmtínhthayđổithấtthườnglàđiềuthườngxảyrađồngthờivớituổiđanglớn,nhưngLothìcóphầnquáquắt.Cau có và lảng tránh.Thôbạovà thách thức.Từng lấy bútmáyđâmvàomông Viola, bạn học người Ý cùng lớp. Ông biết tôi muốn gìkhông?Monsieur,nếumùathunày,ôngcònởđây, tôimuốnxinôngkèmcháuhọcthêmởnhà-hìnhnhưmôngìôngcũngbiết,địalí,toánhọc,Phápvăn.”“Ô,biếttuốt,”monsieurđáp.“Cónghĩalàôngsẽcònởđây!”Hazevộinói. Mình những muốn thét lên rằng mình sẽ ở lại mãi mãi, miễn là thithoảngmìnhcóthểhivọngvuốtvecôhọctròtươnglai.Nhưngmìnhphảiđề phòngHaze. Cho nênmình chỉ ậm ừ và duỗi chân duỗi taymột cáchkhôngđồngthời(lemotjuste*

[60](từchínhxác)),sauđólậptứclêngácvề

phòng riêng.Nhưngbà tahiểnnhiênkhôngsẵn sàngdừng lạiởđó.Mìnhđangnằmdàitrênchiếcgiườnglạnh,haitayépchặtbónghìnhthơmthocủaLolitavàomặt,thìbỗngnghethấybàchủnhàdainhưđỉađóilenlénmòlêntậncửaphòngvàthìthầmqualỗkhóa-chỉđểhỏixemmìnhđãđọcxongsốhọabáoGlanceandGulpmìnhmượnbàtahômnọchưa.Từphòngriêng,Lohét lên rằngemđangcầmsốbáoấy.Chúaơi,chúng tôi làcảmột thưviệnchomượnsáchbáotrongngôinhànày.ThứSáu.Khôngbiếtcácvịbiêntậphànlâmsẽnóigìnếunhưtrongcuốn

sách giáo khoa mình đang soạn, mình trích dẫn cụm từ ”la vermeillettefente* (cáikheđỏchót)”củaRonsard

[61]haycâu“unpetitmont feutréde

mousse délicate, tracé sur lemilieu d’un fìllet escarlatte* (một cái gò nhỏmịnmươnmướtrêu,vạchgiữamộtkheđỏthắm)”củaRemyBellea

[62],vân

vân.Cólẽmìnhsẽbịmộtđợtsuysụpnữanếucứtiếptụcởlạingôinhànày,dướiáplựccăngthẳngkhônchịunổicủacámdỗ,bêncạnhngườimìnhyêu–ngườiyêudấucủatôi-cuộcđờicủatôivàcôdâucủatôi.LiệuemđãđượcmẹthiênnhiênvỡlòngchovềBíẩncủalầnđầuhànhkinh?Cáicảmgiácnhưbịsưngphồng.SựtrừngphạtcủaChúađốivớingườiAilen

[63].Ngãtừ

trênmáinhàxuống.Bànộihaybàngoạiđếnthăm.“Me-xừDạCon(mìnhtríchdẫntừmộttờtạpchíchothiếunữ)đangxâymộtváchdàyêmáiphòngkhimộthàinhiđếnnằmởđó.”Thainhikhùngtrongcáibaolótnệmcủanó.

Tiệnđây:nếutrongmuônmột,tôiphạmtộisátnhânthựcsự...Xinlưuýchữ“nếu”...Trườnghợpđó,độngcơắtphảilàcáigìđódữdộihơnchuyệnđãxảyragiữatôivàValeria.Xinlưuýkĩrằnghồibấygiờ,tôikhávụngvề.Nếumộtngàynàođó,cácvịmuốnchotôilênghếđiện,xinhãynhớrằngchỉmộtcơnhóadạimớicóthểnạpchotôinănglượngnguyênsơđểứngxửnhưmộtkẻvũphu(cóthểlàcảđoạnnàyđãđượcchỉnhsửa).Đôikhi,trongmơ,tôiđãthửgiết.Cácvịcóbiếtđiềugìxảyrakhông?Chẳnghạn,tôicầmmộtkhẩusúng.Chẳnghạn,tôinhằmvàomộtkẻthùnhờnhạt, thờơ.Chao,tôibópcòhẳnhoi,nhưngtừđầunòngsúngbầnthần,nhữngviênđạncứẽouộttheonhaurơitõmxuốngsàn.Trongnhữnggiấcmơấy,ýnghĩduynhấtcủatôilàlàmsaogiấukhôngđểkẻthùthấymìnhthấtbại,trongkhihắndầndầnphátchán.Trongbữaăntốihômấy,bàmiêugiàvừaliếcxéovềphíaLovớivẻgiễu

cợtđượmtìnhmẹ(tôivừadẻomôibẻmmépmôtảbộriathanhlịchkiểubànchải răngmà tôicònphânvânchưaquyếtđịnhcónênđểhaykhông)vừabảotôi:“Tốthơnlàđừng,kẻocóđứalạimêmẩnmấtthôi.”Ngaylậptức,Lođẩyđĩacáluộcra,suýtxôđổcốcsữavàlaorakhỏiphòngăn.“ÔngcóvuilòngđibơivớichúngtôingàymaiởOurGlassLakekhông,nếuLoxinlỗivềtháiđộcủanó?”Látsau,tôinghethấytiếngsậpcửacùngnhiềuâmthanhkhác,vẳngđến

từ những hang động đang rung chuyển, nơi hai kẻ tình địch đang cắn xénhau.Emkhôngxinlỗi.Chuyệnđichơihồthếlàkhôngthành.Lẽrađãcómột

chầuvui.Thứ Bảy. Đãmấy hôm, tôi cứ để he hé cửa, trong khi ngồi viết trong

phòng,nhưngmãiđếnhômnay,bẫymớisập.Loayhoaymãi,hếtgạicửalạilêdéplệtsệt-cốtchegiấunỗibốirốivìđếnthămmàkhôngđượcmời-Lomớibướcvàovà saukhi tha thẩnquanhphòng,embắtđầuquan tâmđếnnhữngđườngngoằnngoèoácmộngtôivạchtrênmộttờgiấy.Ồ,không,đókhôngphảidocảmhứngcủamộtvănnhânkhidừnggiữahaiđoạnvăn;đólànhữngkíhiệugớmghiếc(màemchẳngthểđọcvỡnổi)thểhiệnngọnlửadụcchếtngườicủamình.Trongkhiemxõanhữnglọntócnâutrênchiếcbàntôiđangngồi,Humbert-Giọng-Khànquàngtayômem,bắtchướcmộtcáchthảmhạicửchỉ thânthiếtcủangườicùngmáumủ;vàtrongkhivẫnchămchúdõiđôimắthơicậnthịnghiêncứumảnhgiấyđangcầmtrêntay,tiểunữkháchngâythơcủatôidầndầnchuyểnsangmộttưthếnửađứngnửangồitrênđầugốitôi.Nétbándiệnyêukiều,đôimôihehé,máitócấmcủaemchỉcáchcáirăngnanhcủatôiđộbảy,támphân;vàtôicảmthấyhơinóngcủachân tay emqua lớp vải thô của bộ quần áo con trai emđangmặc.Bỗng

nhiên, tôi chợt biết rằngmình có thể hôn lên cổ hoặc khóemôi em trongtuyệtđốiantoàn.Tôibiếtemsẽđểchotôilàmthế,vàthậmchícònnhắmmắtlạitheocáchHollywooddạy.Mộtcốckemva-niđúpvớisô-cô-lanóng-cũngchẳngđặcsắchơnthếlàmấy.Làmsaocóthểgiải thíchđượcchovịđộcgiảthôngtháicủatôi(khôngkhéolôngmàycủaônggiờđãnhướnlênđếnquáđỉnhcáiđầuhóicủaôngchứchảchơi),phải,mìnhkhôngthểgiảithíchchoôngtadođâumàmìnhbiếtthế;cólẽcáitaiđườiươicủamìnhđãbấtgiácbắtsóngđượcchútxíuthayđổitrongnhịpthởcủaem-vìlúcnày,thực ra emkhôngnhìnvàonhữngdòngnguệchngoạccủamình,màđangchờvớimộtvẻđiềmđạmphalẫntòmò-ôi,tiểunữthầntrongvắtcủatôi!-xemngườithuênhàđầysứchấpdẫncólàmcáiđiềumàhắnthèmđếnchếthay kh ông.Mình chắcmột bé gái hiện đạimê đọc các tạp chí điện ảnh,thànhthạocáckiểucậncảnhmộngmơ,ắtchẳngthấycógìkìlạnếunhưmộtngườibạnlớntuổiđẹptrai,đầynamtính...quámuộnmấtrồi.Ngôinhàđộtnhiênvang lêncáigiọngbẻo lẻocủaLouise trìnhbàchủHazevừa trởvềrằngchịtavàLeslieTomsonđãpháthiệnthấymộtvậtgìchếtởdướitầnghầm,vàbéLolitakhôngphảilàngườichịubỏquamộtchuyệnlikìnhưvậy.Chủnhật.Tínhkhíhaythayđổi, lúccáukỉnh,lúcvuitươi,lúcvụngvề,

lúcduyêndángvớicáiduyênchátchúađặctrưngchotuổimườihaicủaem,quyến rũ khủng khiếp từ đầu đến chân (mình sẵn sàng đổi cả vùngNewEnglandlấyngòibútcủamộtnữvănsĩ!),từdảinơbướmđencùngnhữngkẹptócđếnvếtsẹonhỏởbắpchânthongọn(chỗbịmộtngườitrượtbăngởPiskyhíchphải)bêntrênchiếctấttrắngxùxìđộnămphân.Đivớima-măngđếnnhàHamilton-dựtiệcsinhnhậthaycáigìđó.Áođầmvảibôngkẻsọcliềnváyxòe.Cặptixemrađãtròntrăn.Tráichínsớm!ThứHai.Buổisángmưa.“Cesmatinsgrissidoux*...(Nhữngbuổisáng

xámxịtxiếtbaoêmđềmấy)”.Bộđồngủmàutrắngcủamìnhcómộthọatiếthoatửđinhhươngđằngsaulưng.Mìnhgiốngnhưmộttrongnhữngconnhện trắng trươngphềnhmàngười ta thường thấy trongcáckhuvườncổ.Tọa giữa một mạng sáng, khẽ giật các sợi tơ, lúc sợi này, lúc sợi kia.Mạngcủamìnhtrảikhắpngôinhà,mìnhngồitrongghếbànhdỏngtainghenhưmộtlãophùthủyxảotrá.Locóởtrongphòngriêngkhôngnhỉ?Mìnhnhẹnhàngkéosợitơ.Emkhôngcóởđó.Mìnhvừanghethấytiếngcáitrụccuộngiấyvệsinhxoayláchtách,nhưngmạngtơgiăngcủamìnhkhôngpháthiện thấy tiếng chân nào đi từ buồng tắm đến phòng riêng của em. Phảichăngemvẫncònđangđánhrăng(hànhđộngvệsinhduynhấtmàLothựchiệnvớimộthàohứngthựcthụ)?Không.Cửabuồngtắmvừamớiđóngsậplại,vậylàphảidòtìmconmồiđẹpmàusắcnồngấmởnơikháctrongnhà.Nàohãylầntheomộtsợitơxuốngcầuthanggácxem.Bằngcáchđó,mình

biết chắc rằng emkhôngở trongbếp - khôngđóng sập cửa tủ lạnh, cũngkhônglabàmẹmàemghétcayghétđắng(mìnhđồrằngbàtađangrủrỉrùrì,nhỏnhẻhoanhỉvớicuộcđiệnđàmthứbatrongbuổisáng).Thôiđược,hãymòmẫmtiếpvàhãyhivọng.Nhưmộttiasáng,ýnghĩcủamìnhlướttớiphòngkhách,thấychiếcradiocâmlặng(vàbàmẹvẫnthìthàonóichuyệnvớibàChatfieldhaybàHamilton,máđỏbừng,tươicười,bàntayrảnhkhumkhumtrênốngđiệnthoại,hàmýphủnhậnviệcbàphủnhậnnhữngtinđồntứccườiấy,đồnđại,đồnthổivềngườikháchtrọ

[64],thìthàthìthầmvàotai,

nhưbà chẳngbaogiờ làm thế, bà,mộtphunhânminhbạchđườnghoàngluônluônnóichuyệnmặtđốimặt).Vậylàtiểunữthầncủamìnhkhồnghềcóởtrongnhà!Đirồi!Cáimàmìnhtưởnglàmộttấmdệthìnhlăngtrụhóarachỉ làmộtmạngnhệnxámxìcũmèm,ngôinhà trốngkhông,chết lịm.Thếrồi,tiếngcườikhúckhíchdịudàng,tuyệtvờicủaLolitabỗngvẳngvàoqua cánh cửa mở hé của phòng mình, “Đừng nói với ma-măng nhé: emănhếtthịtxôngkhóicủaôngrồi.”Mìnhnhàorakhỏiphòngthìemđãbiếnmất.Lolita,emởđâu?Cáikhayđựngđồđiểmtâm,màbàchủnhàđãsoạnchomìnhvớibaoyêuthương,giờtiavềphíamìnhmộtcáinhìnmómmém,sẵnsàngđểđượccấtđi.ÔiLola,Lolita!Thứ Ba. Một lần nữa, mây đen lại cản trở cuộc pích-ních bên con hồ

khôngthểnàotớiđượcấy.PhảichănglàsựsắpđặtcủaĐịnhMệnh?Hômqua,mìnhđãđứngtrướcgươngthửchiếcquầntắmmới.ThứTư.Buổichiều,Haze(giàygiảndịnềnnã,áodàimayđo)nóilàsẽ

láixevàotrungtâmthànhphốđểmuamộtmónquàtặngmộtngườibạncủabạnbàvàhỏimìnhcóvui lòngđicùngvìmìnhrấtcó“gu”vềvảivócvànướchoa. “Ônghãy chọn thứôngmê thích nhất,” bà ỏn ẻn.Vốnở trongngànhkinhdoanhnướchoa,Humbertcònbiếtnóisaođây?Bàtadồnmìnhkẹtgiữacổngtrướcvàchiếcxecủabà.“Nhanhlên,”bàgiục,trongkhimìnhcầnmẫn gập đôi cái thân hình to lớn để chui vào (vẫn cố gắngmột cáchtuyệtvọngnghĩxemcócáchnàothoátthân).Bàđãnổmáy,vàdangnguyềnrủamộtcáchtaonhãchiếcxetảivừachởđếnchobàgáigiàtànphếMissOpposite

[65]mộtchiếcghếlănmớitoanhvàgiờđanglùivàquaymũi,thìcái

giọng the thé củaLolita củamình bỗng vang lên từ cửa sổ phòng khách:“Ông!Ôngđiđâuđấy?Emcũngđi!Chờđã!”“Kệnó,”Hazerít lên(chốtmáy);buồnthaychongườiláixemĩmiềucủamình,Lođãkéocửaxebênphíamình.“Thếnàythìhếtchịunổi,”Hazenói;nhưngLođãchenvào,runrẩyvìvuithích.“Díchcáimôngcủaôngratí,”Lonói.“Lo!”Hazequát(liếcxéovềphíamình,hivọngmìnhsẽnémconbéLolỗmãngrakhỏixe).“Lạ

chưa![66]

”Lonói(đâykhôngphảilầnđầuemănnóikiểuấy)vàngậtngườiraphíasautrongkhichiếcxelaovềphía trước.“Thậthếtchịunổi,”Hazegiậndữsangsốhai,“khimộtđứaconnítlạithôlỗđếnthế.Vàdaiđếnthế.Khimànóbiếtrànhlàngườitakhôngcầnđếnnó.Cònnóthìcầntắmrửađi.”Nhữngđốtngóntaycủamìnhápsátchiếcquầnjeanscủaem.Emkhông

đigiàydépgìcả;nhữngngónchâncònrõvếtthuốcđánhmóngmàuđỏanhđào và cómộtmẩu băng dính nơi ngón cái; và, lạyChúa,mình sẵn sàngđánhđổitấtcảđểđượchônngaytạichỗđôibànchânngónthondài,xươngnhỏnhư chânkhỉ ấy!Đột nhiên, tay em luồnvào taymình, vàkhuấtmắtngườigiámhộ,mìnhgiữmiếtvàvuốtvevàriếtchặtbàntaybénhỏnónghôihổiấysuốtdọcđườngchotớicửahàng.Haicánhmũibóngloáng,kiểumũiMarleneDietrich,củangườiláixegiờđãtiêuthụhoặcrơirụnghếtsuấtphấnthoacủanóvàbàtiếptụcđộcthoạibằnglờilẽthanhlịchvềtìnhtrạnggiao thôngởnơiđây,vàkhuônmặtnhìnnghiêngcủabàcườimỉmvàbĩumôivàchớpchớphàngmitôđennhánh,trongkhimìnhcầusaochochiếcxekhôngbaogiờtớiđượccửahàng,nhưngnóvẫncứtới.Chảcòngìkhácđểkể,ngoạitrừ:1/trênđườngvềHaze-LớnbắtHaze-Bé

ngồiđằngsau,và2/bàquyếtđịnhdùngmónLựaChọncủaHumbertbôivàovànhsauđôitaiđẹpcủamình.ThứNăm.Mởđầuthángnhiệtđớinàylàmưađávàbão.Trongmộttập

của bộ Young People’s Encyclopaedia (Bách khoa toàn thư về tuổi trẻ),mìnhtìmthấymộtbảnđồnướcMĩdomộtbàntaytrẻthơsaochépbằngbútchìtrênmộttờgiấypơ-luyamàởmặtsau,kềvớiđườngbiênvẽdởcủabangFloridavàVịnhMexico,làmộtdanhsáchinrônêô,chắchẳnlàtêncácbạncùnglớpcủaemởtrườngRamsdale.Đâylàmộtbàithơmàmìnhđãthuộclòng.Angel,GraceAustin,FloydBeale,JackBeale,MaryBuck,DanielByron,MargueriteCampbell,AliceCarmine,Rose

Chatfield,PhyllisClarke,GordonCoioan,JohnCowan,MarionDuncan,WalterFalter,TedFantasia,StellaFlashman,IrvingFox,GeorgeGlave,MabelGoodale,DonaldGreen,LucindaHamilton,MaryRoseHaze,DoloresHoneck,RosalineKnight,KennethMcCoo,VirginiaMcCrystal,VivianMcFate,AubreyMiranda,AnthonyMiranda,ViolaRosato,EmilSchlenker,LenaScott,DonaldSheridan,AgnesSherva,OlegSmith,HazelTalbot,EdgarTalbot,EdWin

Wain,LullWilliams,RalphWindmuller,LouiseMộtbàithơ,mộtbàithơ,thậtvậy!Thậtkìdiệuvàngọtngàobiếtbaokhi

pháthiện thấy“Haze,Dolores” (em!) trongcái lùm-cây-họ-và-tênđặcbiệtnày,vớihaibônghồng

[67]hộvệ-mộtcôngchúatrongtruyệncổtíchvớihai

nàngphùdâu.Mìnhđangcốphântíchniềmvuisướngđếnrợnsốnglưngmàcái tên ấỵ, giữa bao tên khác,mang lại chomình.Điều gì làmmình xaoxuyếnđếnsuýttràonướcmắt(nhữnggiọtnướcmắtnónghổi,óngánh,đậmđặc chỉ có thể chảy ra từ tuyến lệ của những thi sĩ và những người đangyêu)?Điềugìvậy?Phảichănglàdạngnặcdanhthắmthiếtcủacáitênriêngấydướitấmmạngchechuẩntắccủanó(“Dolores”)vàsựhoánchuyểntrừutượngcủatênvàhọ,nógiốngnhưmộtđôigăngmớimàunhạthaymộtcáimặtnạ?“Mặtnạ”liệucóphảilàtừchìakhóađểgiảimã?Phảichăngvìsựbíẩnnửamờnửatỏbaogiờcũnggợithíchthú,chiếcmạngchemặtngườiphụnữThổNhĩKìbayphấtphơ,quađólàndathịtvàcặpmắt,màchỉmìnhanhcóđặcquyềnđượcbiết,mỉmcườivớiriênganhtrênđườngđiqua?Hayvìmìnhcóthểhìnhdungquárõphầncònlạicủacáilớphọcđầymàusắcxungquanhngườiyêudấuđaubuồn

[68]và lãngđãngsương

[69]củamình:Grace

vớinhữngcáimụnchín trênmặt;Ginnylếtchânlệtsệt;Gordon, thằngcumặtngẫnchuyênthủdâm;Duncan,thằnghềhôinhưcú;Agneschuyêncắnmóngtay;Violavớinhữngmụntrứngcávàbộngựcnâynẩy;Rosalinexinhđẹp;MaryRosengămngămđen;Stellađầysứcquyếnrũ,từngđểnhữngkẻkhông quen sờmó;Ralph hay bắt nạt và ăn cắp vặt; Irving,mình thươngthằngbénày

[70].Vàemởđó, lútgiữađám,miệnggặmcâybútchì,bịcác

thầycôgiáoghét,máitócvàcổthànhmụctiêunhìnngócủacảlũhọctròcontrai,Lolitacủatôi.ThứSáu.Mìnhcầumongmộttaihọakinhhoàngnàođó.Độngđất.Một

vụ nổ ngoạnmục.Mẹ emnát bấy nhưng chết gọn ngay tức khắc và vĩnhviễn,cùngvớimọingườikháctrongbánkínhvàidặm.Lolitakhócthútthíttrongvòngtaymình.Hoàntoàntựdo,mìnhtậnhưởngemgiữahoangtànđổnát.Emngỡngàng,mìnhgiải thích,phân trần,húhuýt.Hoang tưởngngungốccủakẻvôcôngrồinghề!Humbertnàymàdũngcảmhơnthìắtđãchơicựctởmvớiem(hômqua,chẳnghạn,khiemlạivàophòngmìnhkhoemấycáihìnhemvẽởlớpvàogiờhọa);hắnđãcóthểdỗngọtem-màchẳngviệcgì.Mộttayđơngiảnhơnvàcóđầuócthựctếhơnmìnhắtđãkhônngoan

tiếptụcdùngnhữngvật thaythếkhácnhaucógiátrị thươngmạiđểchinhphục-nếubiếtkiếmđượcởchỗnào,màmìnhthìmùtịtvềmặtấy.Mặcdùbềngoàinomradángnamnhi,thếnhưngmìnhlạinhútnhátkinhkhủng.Cứnghĩđếnviệcnhỡgặpphảitìnhhuốnghànhxửthấtthốbỉổilàtâmhồnlãngmạncủamìnhđãcảmthấynhầynhụavàrunlênrồi.Nhữngquáivậtthôtụcrâuriaxồmxoàmbênbãibiểnấy

[71].”Maisallez-y,allez-y*(Cứdấntớiđi,

dấntớiđi)!”Annabellòcòmộtchânmặclạiquầnsoọc,mìnhthìcốchechoem,tứcđiênđếnmuốnlộnmửanhưkiểusaysóng.Cùngngày,muộnhơn,khámuộn.Mìnhđãbậtđènđểghilạimộtgiấcmơ.

Hiểnnhiênlàđãcóđoạndẫntrước.Trongbữatối,Hazeđãtuyênbốvớiđầynhãýrằngvớithờitiếtcuốituầnnắngđẹpnhưđàikhítượngdựbáo,Chủnhật, cả nhà sẽ đi chơi hồ sau khi chầu lễ nhà thờ. Trong khi nằm trêngiường, thảmình trongnhữngmường tượngnhụcdục trướckhi chìmvàogiấc ngủ,mình tìm kiếmmột kế sách chung cuộc làm sao lợi dụng đượccuộcpích-níchsắptới.MìnhbiếtmẹHazeghétcụccưngcủamìnhvìtộicótìnhývớimình.Chonênmìnhlênkếhoạchngàypích-níchcủamìnhnhằmthỏamãnbàmẹ.Mìnhsẽchỉnóichuyệnvớibàta; tuynhiên,vàomộtlúcthíchhợp,mìnhsẽnóilàmìnhđểquênchiếcđồnghồđeotayhoặccặpkínhrâmởquãngtrốngđằngkia-vàcùngvớitiểunữthầncủamìnhlaosâuvàorừng.Tronghoàncảnhđó,ThựcTạithoáiluivàcuộcTìmKiếmCặpKínhbiếnthànhmộtcuộctruyhoannhỏêmđềmcùngvớimộtLolitathànhthạomộtcáchkìlạ,vuitươi,sạđọavàbiếtchiều,mộtLolitaứngxửnhưlíraemkhôngthểứngxửthế.Bagiờsáng,mìnhuốngmộtviênthuốcngủvàngaylậptức,mộtgiấcmơ(khôngphảilànốitiếp,màlànhạilại)bàyratrướcmắtmìnhmộtcáchrõnétđầyýnghĩaconhồmàmìnhchưa từngđến:mặthồlángbóngmộtlớpbăngmàuxanhngọcbíchvàmộtgãEskimomặtrỗđangcốđụcthủngmặtbăngbằngmộtcáicuốcchimmàkhôngnổi,mặcdùhoamimosavàtrúcđàonhậpngoạinởrộtrênvenbờrảisỏi.MìnhdámchắcbácsĩBlancheSchwarzmannsẵnsàngtrảchomìnhcảmộtbịchtiềnschillingđểbổsungmộtgiấcmơlibidonhưvậyvàohồsơcủamụ.Ngánthay,phầncònlại của giấc mơ lại rành là chiết trung. Haze-Mẹ và Haze-Con phi ngựaquanhhồvàmìnhcũngcưỡingựa,cầnmẫnnhúnlênnhúnxuống,haichânvòngkiềngquặpvàomặcdùởgiữachỉcókhôngkhíđànhồithayvìmìnhngựa-mộttrongnhữngthiếusótdosựđãngtrícủavịthầnchiêmbao.ThứBảy. Timmình vẫn đập thình thịch.Mình vẫn oằn oại và thốt lên

nhữngtiếngrênkhekhẽvìsựbốirốicònnhớ.Nhìnđằnglưng.Thoángthấylàndalấplánhgiữaáophôngvàquầnsoọc

thểthaomàutrắng.Khommìnhvươnquathànhcửasổtrongđộngtácbứtlá

từmộtcâydươngbênngoài, trongkhi liến thoắngnóichuyệnvớimộtgãgiaobáoởbêndưới(hìnhnhưtênlàKennethKnight),gãvừanémrấtchínhxáctờNhậtbáoRamsdaleđánhthịchmộtcáivàohiêntrước.Mìnhbắtđầuléntớiem-“lẻn”vềphíaem,nóitheocáchcáctaydiễnkịchcầm.Chântaymìnhlànhữngbềmặt lồimàgiữađó(chứkhôngphải trênđó)mìnhtừ từtiếnbằngmộtphương tiệndichuyển trung lậpnàođó:Humbert-Nhện-Bị-Thương.Mìnhphảimấthànggiờmớitớiđượcem:mìnhdườngnhưthấyemquamộtốngkínhviễnvọngnhìnlộnchiềuvàmìnhlếtvềphíacáimôngnhỏtròncăngcủaemnhưmộtngườibạiliệttrênđôichânmềmoặtdẹodọ,vớimộtđộtậptrungghêgớm.Cuốicùng,khiđãởngayđằngsauemthìmìnhlạinảyracáiýnguxuẩnlàlàmpháchmộttí-daydaynếpdagáycủaemvàlàmcáigìđóđểngụytrangcáimanège*(thủđoạn)đíchthựccủamình,vàembènrítlênngắngọn:“Thôiđi!”-hếtsứccộccằn,côbénanhnọc,vàthếlà,vớimộtnụcườiméomógớmchết,Humbert-Nhục-Nhãbuồnbãrútlui,trongkhiemtiếptụccợtnhảvớigãđứngdướiđường.Nhưngxinhãynghenhữnggìxảy ra tiếp theo.Saubữa trưa,mìnhngả

lưngtrênmộtchiếcghếnằm,đangđọcsáchthìđộtnhiên,haibàntaynhỏnhắnlanhlẹbịtlênmắt:emđãléntớisaulưngnhưthểdiễnlạidướidạngvũbalêcái“vở”hồisángcủamình.Nhữngngóntayem,chặnánhnắng,hồngrực lên và em cười như nắc nẻ, quẫy hết bên này sang bên kia, trong khimìnhvươntaysanghaibên,vềphíasaumàvẫnkhôngthayđổitưthếnằm.Bàntaymìnhlướttrênđôicẳngchânthoănthoắtcườiđùacủaemvàcuốnsách,nhưchiếcxetrượt,tuộtkhỏiđầugốimình,vàbàHazenhẩnnhabướctới,nóibằngmộtgiọngkhoandung:“Ôngcứtátchonómộtcáithậtmạnhnếunóphárốinhữngsuytưởngbáchọccủaông.Tôiyêukhuvườnnàybiếtmấy(khônghềcódấuchẩmthantronggiọngbà).Dướiánhnắng,nomnhưtiêncảnh,phảikhôngnào(cũngkhôngcódấuchấmhỏi).”Vàvớimộttiếngthởdàimãnnguyệngiảtạo,bàmệnhphụtởmlợmgieomìnhxuốngbãicỏvàngảngườidựa trênhai tay chốngvềphía sau, ngướcmắtnhìn lênbầutrời,vàngaylúcđó,mộtquảbóngtenniscũxámxịtnảybậtquangườibà,vàtừtrongnhà,vọngtớicáigiọngcaongạocủaLo:“Pardonnez*(Xinlỗi),má,conkhôngnhằmvàomá.”Dĩnhiênrồi,cụccưngnóngbỏngmơnmởnlôngtơcủatôi.

12

Đâyhóa ra làngàycuối trongkhoảnghaimươingàyđượcghi lại.Qua

nhữngghichépnày,người ta sẽ thấy rằngmặcdùmaquỉgiàu sángkiến,mưumẹocủanóngàynàocũngnhưngàynào.Thoạtđầunócámdỗtôi-rồinólàmtôithấtvọng,bỏmặctôitrongmộtnỗiđauthấmthíatậnđáybảnthể.Tôi biết đích xácmìnhmuốn làm gì và làm như thế nào,mà không xâmphạmđếnsựtrongtrắngcủamộtbégái;củađángtội,tôiđãcóđôichúttrảinghiệm trong cuộc đời một kẻ mắc tật thích làm tình với trẻ con; tôi đãchiếmđoạtbằngmắtnhiềutiểunữthầnlấmtấmtànnhangtrongcáccôngviên; đã thận trọng len lách cái thân hình thú vật củamình vào góc đôngnhất,nóngnhất trênxebuýtnội thànhđầynhữngnữsinhbámvàonhữngvòngtreobằngda.Nhưngđãgầnbatuầnlễ,tôiluônbịngăntrởtrongmọiâmmưuthảmhạicủamình.KẻpháđámthườnglàmụHaze(nhưđộcgiảsẽnhận thấy,mụ sợLo thích tôi hơn là sợ tôi khoái Lo).Niềm đammê tôimang nặng đối với tiểu nữ thần này - tiểu nữ thần đầu tiên trong đờimànhữngmóngvuốtvụngvề,đauđớnvàrụtrècủatôi,rốtcuộc,cóthểvớitớihẳnđãmộtlầnnữađưatôiđếntrạiandưỡng,chắcchắnthế,nếunhưquỉdữkhôngnhậnrarằngmuốnsửdụngtôinhưmộtmónđồchơithêmmộtthờigiannữathìhắncầnnhẹtayhơnmộtchútđốivớitôi.Độc giả cũng đã nhận thấy Ảo ảnh kì lạ của con Hồ. Lí ra Aubrey

McFate[72]

(tôiưngđặtchoácquỉcủamìnhcáibiệtdanhđó)nênưuđãitôimộtchút trêncáibãibiểnđãhứahẹn, trongkhurừngướcđịnh,mớiphải.Trênthựctế,lờihứacủabàHazelàxảoquyệt;bàtađãkhôngchotôibiếtlàMaryRoseHamilton(mộttiểugiainhânhắcámtheocáchriêngcủacôta)cũngcùngđivàhaitiểunữthầnđósẽtáchriêngrathìthầmtonhỏ,chơiđùavàđúđởnriêngvớinhau,trongkhibàHazevàngườithuênhàđiểntraicủabàđiềmđạmtròchuyện,gầnnhư lõa lồ,cáchxamọiconmắt tòmòdòmngó.Tiệnđâyxinnóiluôn,aingănđượcnhữngcặpmắtdòmngóvàmiệnglưỡi thiênhạxìxầm.Cuộcđờiđến làkìquái!Chúng tacầumệnh rồikhimệnhđếnthìlạivộivãlánhxa.Trướckhitôichínhthứctớiđây,bàHazeđãdựđịnhđưaMissPhalen,mộtbàgáigià,conbànấubếpchogiađìnhHazehồixưa,đếnđâyởvớiLolitavàtôi,trongkhibàHaze,thựctâmvốnthíchcótínghềngỗng,kiếmmộtcôngviệcthíchhợpnàođóởmộtthànhphốgầnnhất.BàHazeđãhìnhdungtìnhthếrấtrõràngnhưsau:HerrHumbertlưngcòngvớiđôimụckỉnhtừTrungÂuđếncùngvớinhữnghòmxiểngđểngồigombụitrongmộtgócnhà,đằngsaumộtchồngsáchcũ;đứacongáixấuxí

khôngđượcyêuchiềuđặtdướisựgiámsátchặtchẽcủaMissPhalen[73]

,bànàyđãtừngcólầnchechởLolitacủatôidướiđôicánhkềnkềncủabà(Lonhớlạimùahènăm1944ấyvớimộtcáirùngmìnhphẫnnộ);cònbảnthânbàHaze thì sẽvào làmnhânviên tiếp tânkhách sạnởmột thànhphố lớnsangtrọng.Nhưngmộtsựviệckhôngmấyphứctạpđãphángangkếhoạchấy.MissPhalenngãvỡhôngởSavannah,bangGeorgia,đúngvàongàytôitớiRamsdale.

13

HômChủnhậtsaucáingàythứBảyđãmôtảởtrên,quảlàrựcrỡnhưđài

khí tượng đã dự báo.Khi đemkhay đựng đồ điểm tâm ra đặt trở lại trênchiếcghếbênngoàiphòngngủđểbàchủnhàkhảáicủatôitiệnthudọn,tôilượmđượctìnhhìnhsauđâybằngcáchrónrénđiquathềmđầucầuthangtớibênlancandỏngtainghetrộm,chânxỏtrongđôidéplêmòn-vậtcũduynhấttrongtưtrangcủatôi.Lạicómộtcuộccãicọ.BàHamiltonđãgọidâynóichobiếtcongáibàbị

“sốt cao”.BàHazebáochocongáimình là cuộcpích-níchphảihoãn lại.Haze-Bé-Nóng-Như-Lửabèn tuyênbốvớiHaze-Lớn-Lạnh-Như-Băngrằngnếuvậy,emsẽkhôngđilễnhàthờvớibànữa.Bàmẹnói“Đượclắm”rồibỏđi.Tôiđã ra thềmđầucầu thangngaysaukhicạomặt,dái taicòndínhxà

phòng, vẫn cònmặc bộ đồ ngủmàu trắng với họa tiết hoa dại xành (chứkhông phải hoa tử đinh hương) đằng lưng; giờ, tôi lau sạch xà phòng, xịtnướchoalêntóc,vàonách,mặcchiếcáolụatímvàongười,rồivừaâmưháttrongmiệngmộtcáchbồnchồn,vừađixuốngcầuthangtìmLo.Tôimuốncácvịđộcgiảuyênbáccủatôi thamgiamànkịchmàtôisắp

dựnglại;tôimuốncácvịxemxétkĩtừngchitiếtvà,bằngvàonhậnđịnhcủachínhmìnhđểthấyrõsựkiệnngọtnhưrượunhonàylàxiếtbaocẩntrọngvàtrongtrắngnếunhìnnhậnmộtcách“thiệncảmvôtư”,theochữluậtsưcủatôidùngtrongmộtcuộctròchuyệnriêngtưgiữahaichúngtôi.Vậythìtahãybắtđầu.Côngviệctrướcmắttôikhônghềdễdàng.Nhânvậtchính:Humbert-Âm-Ư-Hát.Thờigian:mộtsángChủnhậttháng

Sáu.Địađiểm:phòngkháchđầyánhnắng.Đạocụ:trườngkỉcũbọcvảikẻsọc hồng, họa báo,máy hát, những đồ trang trí xinh xẻo từMexico (ôngHaroldE.Hazequácố-cầuChúabanphước:choconngườiđônhậuấy-đãhoàithaingườiyêudấucủatôivàogiờngủtrưaởmộtcănphòngquétvôimàuxanhlơtrongchuyếnđituầntrăngmậttớiVeraCruzvànhữngvậtlưuniệmvềchuyếnđiấy,trongđócóDolores,rảiráckhắpchỗtrongngôinhà).Hômấy,emmặcmộtchiếcáođầmbằngvảiinhoaxinhxắnmàtôiđãthấyemdiệnmộtlần,phầnváyxòerộng,thântrênbócăng,ngắntay,phơnphớthồng,kẻômàuhồngsẫmhơn,vàđểhoànchỉnhtôngmàu,emđãtômôisonvà khumhai bàn tay bưngmột quả táo đỏ thắmmàu vườn địa đàng, tầmthườngmà đẹp.Tuy nhiên, emkhông đi giày để đến nhà thờ.Và cái xắctrắngđểdiệnngàyChủnhậtnằmchỏngchơcạnhchiếcmáyhát.

Timtôiđậpnhưtrốnglàngkhiemngồixuốngchiếcsofangaybêncạnh,chiếcváymát rượiphồng lên rồi lạixẹpxuống,màchơivới trái táobóngmượt.Em tungnó lên trongkhông trung lốmđốmnắng rồi bắt gọn tronglòngtay-tiếngbụpphátranghenhẵnmịn.HumbertHumbertchặnbắtquảtáođangrơinửachừng.“Giảđây,” emnài nỉ, xòehai bàn tayửngnhữngvânđỏ.Tôi chìaTrái

Ngọt.Emchộplấy,cắnngậprăng,vàtimtôinhưtuyếtdướilàndamỏngđỏthắm,vàvớisựlanhlẹnhưkhỉvốnlàđặctrưngcủatiểunữthầnngườiMĩnày, em giật phắt lấy số họa báo tôi vừa mở ra bằng một bàn tay trừutượng

[74](tiếclàkhôngaiquayphimghilạiđượccáimôtipkìlạnhữngkết

nốilồngnhaucủanhữngđộngtácđồngthờihoặcchồngchéolênnhaucủachúng tôi).Rấtnhanh,hầunhưkhôngbịvướngvíubởiquả táocắnnhamnhởemvẫncầmtrêntay,Logiởphầnphậtcáctrangbáo,tìmmộtcáigìđómàemmuốnchỉchoHumbertxem.Cuốicùng,emđãtìmthấy.Tôigiảvờquantâm,ghésátđầuđếnđộtócemchạmvàotháidươngtôivàcánhtayemcọvàomá tôikhiemđưacổ tay lênchùimôi.Tôinhìn tấmhìnhnhưquamộtmànsươngbóngloángnênphảimấtmột lúcmớikịpphảnứng, trongkhihaiđầugốitrầncủaemsốtruộthếtcọlạivađậpvàonhau.Hìnhảnhlờmờhiệnra:mộthọasĩsiêuthựcnằmthưgiãntrênmộtbãibiểnvàbêncạnh,cũngtrongtưthếnằm,mộtphiênbảnthạchcaocủanữthầnVenusdiMilo,nửamìnhvùitrongcát.Lờighichú:BứcẢnhcủaTuần.Tôixéphăngtấmhìnhtụctĩu.Ngaysauđó,giảvờgiànhlạinó,emsoàingườiđèlêntôi.Tôinắmlấycổtaymảnhdẻcủaem.Tờhọabáorơixuốngsànnhưmộtconchimhoảngsợ.Emvùngra,lùilạivànằmngửaratrêngócbênphảicủatrườngkỉ.Rồi,điềmnhiênnhưkhông,côbétrơtrẽnduỗidàicảhaichântrênđầugốitôi.Đếnlúcnày,tôiởmộttrạngtháikíchthíchgầnnhưđiên;nhưngtôicũng

cócáixảoquyệtcủangườiđiên.Ngồiđó, trênsofa,saumột loạtđộngtácvụngtrộm,tôiđãkhiếnđượcnỗikhátthèmẩngiấucủamìnhthíchnghivớiđôichânhồnnhiêncủaem.Thậtkhôngdễgìđánhlạchướngsựchúýcủacôbétrongkhitôikínđáotiếnhànhnhữngđiềuchỉnhcầnthiếtchothủđoạnthànhcông.Nóiliếnthoắng,hụthơirồi lấylạihơi,giảvờnhưbịmộtcơnđau răngđộtngột làmngắtquãngcâuchuyện -và trongkhikhôngngừngdõi con-mắt-nội-tâm-thằng-khùngvềphíamục tiêuvàngxavời củamình,tôithậntrọnggiatăngnhịpcọxátthầnkìkhảdĩtriệt tiêu,nếukhôngphảithựcsựthìcũnglàtheonghĩaảotưởng,cáikếtcấukhôngthểcấtbỏvềmặtvậtthểnhưnglạirấtdễvỡvụnvềmặttâmlícủađườngbiênvậtchất(bộđồngủvàchiếcáođầm)giữatrọnglượngđôibắpchânrámnắngvắtngangđầu

gốitôivàkhốiutàngẩncủaniềmđammêkhônnóinênlờiđanghànhhạtôi.Trongkhihuyên thuyên, tựnhiênvớ trúngmộtcáigìđóphảnxạnhưmáyngonơ,tôiliềnđọcthuộclòng,vớigiọnghơi“phô”mộtchút,catừcủamộtbàihátnguxuẩnhồiđóđangthịnhhành-ÔiCarmencủaanh,Carmenbébỏngcủaanh, ì-í-i, nhữngđêmấy-mấy-í-i làđêm,nào sao trời,nàoxehơi,nàoquánbar,nàobarmen;tôicứlặpđilặplạicáiđiệuíớitựđộngấyvàkìmgiữemtrongsựmêhoặccủanó(đặcbiệtmêhoặcvìgiọnghát“phô”)vàsuốtthờigianấy,tôichếtkhiếpvìsựmộthànhđộngnàođócủaChúacóthểngănchặn tôi, lấyđimấtcáikhobáumàtoànbộconngười tôidườngnhưtậptrungvàocảmgiácvềnóvànỗiloấybuộctôingaytừphútđầuphảikhẩntrươnghơnnhịpđộphùhợpvớicáchhưởnglạccótínhtoántừngcungbậc.Nhữngvì sao lấp lánh,vànhữngchiếcxehơihàonhoáng;vànhữngquầybar,vànhữnggãphụcvụquầybar,lậptứcembắtvàokhúchát;giọngemlenvào,chỉnhlạiđiệuthứctôiđãhátsai.Emcókhiếuâmnhạcvàgiọngemngònngọt.Đôichânem,vắtngangquacặpđùisốngđộngcủatôi,hơingọnguậy;tôivuốtvechúng;đóLolitathiếunữthanhtân,uểoảigầnnhưnằmsoàibênméphảitrườngkỉ,vừanghiếnngấutráicấmngànxưavừahátquachấtnướcngọtcủanó,đểtuộtmấtchiếcdéplê,cọgótcáichântuộtdépnhưngvẫnxỏtrongchiếctấtngắnnhớpnhápvàomớbáocũchấtđốngbêntráitôitrênsofa-vàmỗiđộngtáccủaem,mỗicựaquậyvàuốnéo,đềugiúptôicheđậyvàhoànthiệnhệthốngbímậtgiaolưubằngxúcgiácgiữadãthúvàgiainhân-giữaconthúbịbịtmõmkìmnénđếnđộmuốnnổtungcủatôivà cái đẹp nõnnà của thân thể em trong chiếc áo đầmngây thơbằngvảibông.Dướiđầungóntaysờsoạng,tôicảmthấylờmxờmrấtnhẹnhữngsợilông

nhỏxíudọctheobắpchânem.TôibuôngmìnhtronglànhơinóngngaingáinhưnglànhmạnhbaoquanhbéHazenhưmộtlànsươngmỏngmùahè

[75].

Xinchoemnánlại,xinchoemnánlại...Trongkhivươnngườiđểvứtcáihộtcủatráitáođãgặmhếtvàovỉlòsưởi,trọnglượngthanhtâncủaem,đôichân trơ trẽnngây thơvà cáimông tròn của emchuyểndịch trên cặpđùicăngthẳng,đauđớn,lénlútvậtvãcủatôi;vàđộtnhiên,mộtthayđổihuyềnbíxảyđếnvớicácgiácquancủatôi.Tôinhậpvàomộtkhônggianhiệnhữutrongđóchẳngcòngìquan trọngngoại trừ sự truyềnniềmvuiđangngấutrongcơthểtôi.Điềuthoạtđầuchỉlàmộtgiãnnởkhoankhoáicủanhữngrễsâukínnhấttrongtôiđãtrởthànhmộtcảmgiácranranngờingờigiờđâyđạttớitrạngtháituyệtđốiantoàn,tintưởngvàtincậykhôngthểtìmthấyởđâukháctrongđờisốnghữuthức.Mộtkhiniềmhoanlạccháybỏngvàsâusắcấyđãđượcxáclậpvàđangvữngtiếntớicơncogiậttốihậu,tôicảmthấy

cóthểhãmchậmlạiđểkéodàisựhưngphấn.Lolitađãđượcduyngãhóa[76]

một cách an toàn. Ánh mặt trời hàm ẩn chộn rộn trong thân những câydươngcósẵnđó;chỉcómộtmìnhchúngtôi,tuyệtdiệuthay,thầntiênthay;tôinhìnem,hồnghồng-lấmtấmánhvàng,bênkiatấmmạngniềmhoanhỉkìmnéncủatôi,emkhônghềbiết thế,màcũngchảquantâm,vànắngróttrên môi em, và dường như đôi môi ấy vẫn đang nhả lời của ca khúcCarmen-barmen,songnókhôngcòntớiđượcvùngýthứctôinữa.Tấtcảgiờđãsẵnsàng.Nhữngdâythầnkinhcủakhoáilạcđãphơitrần.NhữnghuyếtcầuKrauze

[77]bắtđầuvàogiaiđoạncuồngkhấu.Mộtsứcépnhỏnhấtcũng

đủlàmrungđộngcảthiênđường.TôiđãthôikhôngcònlàHumbert-Chó-Săn,cáiconkhuyểnthoáihóamắtbuồnthiucứníuchặtlấychiếcủngsắpđávăngnóđi.Tôichẳngngánnhữngkhốnđốnvìlốbịch,cũngchẳngsợcóthểbịtrừngphạt.Trongcáikhuêphòngtựtạocủamình,tôilàmộtgãThổNhĩKìcườngtrángngờingời,ýthứctrọnvẹnvềquyềntựdocủamình,cốtìnhhoãnchậmcáikhoảnhkhắc thực sự tậnhưởngngườinữnô lệ trẻnhấtvàmảnhmainhấtcủahắn.Treolơlửngtrênbờvựccủakhoái lạc(mộtngónthăngbằngsinhlítuyệtxảocóthểsovớimộtsốkĩnăngtrongnghệthuật),tôi tiếp tục nhắc lại hú họa theo em những từ rời rạc trong lời bài hát -barmen, kinh hoàng, cưng của anh, Carmen của anh, amen, a-amen, a-a-amen-nhưngườimêngủvừanóivừacườitrongmơ,trongkhibàntayhoanhỉcủatôitrườndọctheobắpchânlấploángnắngcủaemlênđếntậncùngmứchồnhưphảiphép.Hômtrước,emđãvavàocáitủlớntrongsảnhvà-“Này,nhìnxem!”tôixuýtxoa-“nhìnxememđãlàmgì,emđãgâyracáigìchochínhmình,ôi,nhìnnày”;bởivìquảthật, tôixinthề,cómộtvếtbầmtimtímvàngvàngtrênbắp-đùi-tiểu-nữ-thầnyêukiềucủaemmàbàntaytoxùlônglácủatôixoanắnvàtừtừbaoquanhhoàntoàn-vàvìđồlótcủaemchỉsơsơgọilà,nênxemrachẳngcógìngănngóncáilựclưỡngcủatôidấntớicáihõmnónghổinơihángem-nhưthểtacùmơnmộtđứabécườirinhrích-chỉthếthôi-và:“Ồ,khôngsaođâu,”emkêulên,giọngđộtnhiênthethé,vàemngọnguậyvàoằnoại,vàngậtđầuraphíasau,răngcắnhờtrênmôi dưới bóng loáng trong khi xoay nửa người đi, và thưa quí ông trongđoànbồithẩm,cáimiệngrênrỉcủatôigầnnhưchạmtớicáicổtrầncủaem,trongkhi tôichịnmiếtvàobênmôngtráiemcho tớikhi thót lênnhịprungiậtcuốicùngcủacơnđêmêdàinhấtmàconngườihayquáivậttừngbiếttới.Ngaylậptứcsauđó(nhưthểchúngtôiđangvậtnhauvàgiờtôiđãbuông

lỏngtay),emlănkhỏisofavàchồmđứngdậy-nóichínhxáclàđứnglòcòtrênmộtchân-đểtrảlờiđiệnthoạiđangđổchuôngầmĩ,dễthườngđãtừ

một thiên thu rồi.Emđứngđó,mắtchớpchớp,máđỏbừngbừng, tóc rốitung,tianhìnlướtnhẹtrênngườitôinhưtrênđồđạctrongphòng,vàtrongkhinghehoặcnói(vớibàmẹđangbảoemđếnăntrưavớibàởnhàôngbàChatfield-cảLolẫnHumbertđềuchưabiếtphunhânHazeráchviệcđangâmmưuđiềugì), emkhôngngừngđậpđậpchiếcdép lê cầm trên tayvàocạnhbàn.ĐộiơnChúa,emkhôngnhậnthấygìcả!Bằngmộtchiếcmùisoalụanhiềumàu(trongkhingheđiệnthoại,emcó

dừngmắttrênchiếckhănđómộtthoáng),tôilaumồhôitránvà,đắmtrongniềmkhinhkhoáithoảimái,tôisửalạichiếcáochoàngvươnggiảcủamình.Emvẫncònđangđiệnđàm,còkèvớibàmẹ(nàngCarmencủatôiđòiđượcđónbằngxehơi)khitôinhótlêngác,vừađivừahátmỗilúcmộtto,vàxốimộtcơnlũnướcnóngbốchơivàobồntắm.Đếnđây,cólẽtôinênghilạitoànbộlờicủacakhúcthờithượngấy-ít

nhất là theo trí nhớđượchuyđộng tớimức tối đa của tôi - tôi nghĩmìnhchưabaogiờthuộcnóthậtchínhxác.Đây:Ôi,Carmencủatôi,CarmenbébỏngcủatôiÂy-mấy-là,ấy-mấy-là,nhữngấy-mấy-làđêmNàotrăngsaocùngxecộ,nàoquánbarcùngbarmenVà,emyêu,nhữngcuộcđấulongtrờilởđấtcủahaitaVàgiữathànhphốấy-mấy-làtaykhoáctay,tavuibướcVàcuộcxôxátcuốicùngcủađôitaVàkhẩusúngtôidùngđểgiếtem,ôiCarmencủatôiKhẩusúngtôiđangcầmtrongtay(Tôi hình dung gã rút khẩu súng tự động cỡ 7,65mm và bắnmột phát

xuyênquaconngươiảđiếmcủagã.)

14

Tôiraphốăntrưa-đãnhiềunăm,tôichưathấyđóiđếnthế.Ngôinhàvẫn

khôngLokhitôilữngthữngtrởvề.Tôidànhcảbuổiđểmơmộng,vạchkếhoạch,hảhêtiêuhóađiềuvừatrảiquabansáng.Tôicảmthấytựhàovềmình.Tôiđãhútlénchấtmậtngọtcủamộtkhoái

cảmgiầngiậtmàkhônghềphươnghạiđếntiếttrinhcủamộtbégáivịthànhniên.Tuyệtđốikhônggâyhạigì.Kẻlàmtròảothuậtrótsữa,mật,rượusâmbanhsủibọtvàochiếctúixáchmớitinhmàutrắngcủamộtcôgái;vànhìnkìa,chiếctúivẫnnguyênvẹn.Vậyđó,tôiđãtinhvixâydựnggiấcmơbỉổi,cháybỏng,tộilỗicủamìnhvàLolitavẫnantoàn-vàtôicũngantoàn.Cáimàtôiđãđiêncuồngchiếmđoạtkhôngphảilàem,màlàsángtạocủariêngtôi,mộtLolitakhác,mộtLolita tưởngtượng-cólẽcònthậthơncảLolitathật;trùmlênem,baokhítquanhem;bồngbềnhgiữatôivàem,vàkhôngcóchútýchívàýthứcnào-thựctế,khôngcósứcsốngriêngnào.Côbékhônghaybiếtgìhết.Tôichẳnglàmgìemcả.Vàchẳnggìngăn

đượctôithựchiệnlạicáitiếtmụcmàtácđộngtớiemchỉthoảngnhẹnhưthểemlàmộttấmảnhchụprậprờntrênmộtmànchiếuvàtôilàmộtthằnggùhènmọntựhànhlạctrongbóngtối.Buổichiềukéodàilêthêtrongmộtimlặng chín mọng, và những cây cao căng nhựa dường như cũng biết rõchuyện;vànỗithèmkhát,thậmchícònmãnhliệthơntrước,lạihànhhạtôi.Xin cho nàngmau về - tôi cầu nguyệnmột đấngThượngĐế đơn lẻ - vàtrongkhima-măngởtrongbếp,xinhãychodiễnlạicảnhtrêntrườngkỉ,cúixinNgười,contônthờnàngkhủngkhiếp.Không:“khủngkhiếp”làtừkhôngchuẩnxác.Niềmhứngkhởimàmường

tượng về những khoái thú mới làm dâng tràn trong tôi không hề khủngkhiếp,màlà thốngthiết.Tôinghĩphảigọi là thốngthiếtmớiđúng.Thốngthiết-bởivìbấtchấpngọnlửathèmkhátnhụcdụcvôđộcủamình,tôivẫnquyếtđemhếtnhiệttìnhvàtinhthầnloxađểbảovệsựtrongtrắngcủabégáimườihaituổinày.Và giờ đây, hãy xemnhững khổ sở của tôi được đền đáp như thế nào.

ChẳngcóLolitanàotrởvềnhà-emđixemphimvớinhàChatfield.Bànănđượcbàybiệntrangnhãhơnbìnhthường:thắpbạchlạphẳnhoi!Trongánhhàoquangmùimẫnấy,bàHazekhẽchạmvàonhữngthìadĩabạchaibênđĩaăncủamìnhnhưthểchạmvàonhữngphímdươngcầm,vàmỉmcườinhìnxuốngcáiđĩakhông(bàđangphảiănkiêngtheochếđộ)vànóibàhivọngtôithíchmónxalát(côngthứcphachếlấytừmộttạpchíphụnữ).Bàcũng

hivọngtôithíchcảmónquaynguộinữa.Ngàyhômnaythậtlàhoànhảo.BàChatfield là conngười rất đángyêu.Phyllis, congái bà,mai đi trại hèbatuần.LolitasẽđivàothứNămnày,đãquyếtđịnhthế, thayvìchờđếntậnthángBảynhưđãdựtínhlúcbanđầu.VàsẽởlạiđósaukhiPhyllisvề.Chođếnkhikhaitrường.Mộttriểnvọngtốtđẹp,bạnthânmến.Ôi,tinnhưsétđánhngangtai-thếnghĩalàtôimấtngườiyêudấungay

khitôivừabímậtsởhữuem?Đểgiảithíchvẻcaucócủamình,tôilạidiễncáivởđaurăngnhưđãgiảvờlúcbansáng.Chắchẳnlàmộtcáirănghàmgộcsưngbọngtobằngquảanhđào.“Chúng tôi cómột nha sĩ rất giỏi,” bàHaze nói. “Thực tế là ông hàng

xóm.BácsĩQuilty.Hìnhnhưlàchúbáchaybàconhọhànggìđóvớinhàviếtkịch

[78].Ôngnghĩlànósẽquađiư?Vậythìtùyôngthôi.Sangthu,tôi

sẽphảinhờôngta‘đónghàmthiếc’choLo,nóitheocáchcủamẹtôi.Nhưvậyhọamaymớihạnchếnóđượctíchút.Tôiemấyngàyqua,nóđãquấyrầyôngkinhkhủng,vàchắcchắnchúngtasắpphảichịuvàitrậnphongbatrướckhinóđi.Nótừchốithẳngthừngkhôngchịuđitrạihè;thúthậtlàtôibỏnólạivớinhàChatfieldlàvìtôisợđốimặtvớinómộtmình.Xemphimcóthểlàmnónguôiđi.Phyllislàmộtcôgáirấtdịudàng,vàtuyệtđốichẳngcólídogìkhiếnLokhôngthíchPhyllis.Thậttìnhtôirấtáingạivềcáirăngcủaông.NếusángmaivẫncònđauthìhãyđểtôigọingayIvorQuilty,nhưthếhợplíhơnnhiều.Vớilại,ôngạ,tôinghĩnóđitrạihèlàlànhmạnhhơn-phải,nhưtôivừanói,bộiphầnhợplíhơnlàcứủrũtrênmộtbãicỏngoạiô,dùngmôi soncủama-măng,quấy rầynhữngquíôngchuyêncầnmànhútnhátvàđộngmộttílàlêncơnhờn,ầmnhàầmcửalên.”“Bàcóchắclàcôbésẽvuivẻởđókhông?”cuốicùng,tôithốtra(thiếu

thuyếtphục,yếuớtmộtcáchthảmhại!)“Nósẽphảithíchnghithôi,”bàHazenói.“Vớilại,cũngkhôngphảichỉ

toànlàvuichơi.TrạidoShirleyHolmes[79]

quản-ôngbiếtđấy,cáibàviếtcuốnCôgái lửa trại ấy.Trại sẽdạychoDoloresHazephát triểnvềnhiềumặt:sứckhỏe,kiếnthức,tínhkhí.Vàđặcbiệtvềýthứctráchnhiệmđốivớinhữngngườikhác.Giờchúngtamangnếnrangồichơingoàipiazzamộtláthayôngmuốnđinằmvà...chămsóccáirăng?”Chămsóccáirăng.

15

Ngàyhômsau,haimẹconđixehơivào trung tâm thànhphốmuasắm

nhữngthứcầnthiếtchoviệcđitrạihè:vềmụcquầnáothìmuagìcũnggâyhiệuquảkìdiệuđốivớiLo.Đếnbữaăntối,emdườngnhưtrởlạibảntínhchâmchọcthườngngày.Ănxong,emtótngaylênphòngriêngchúiđầuvàonhữngcuốntruyệntranh,muaphòngnhữngngàymưaởTrạiQ.(đếnhômthứNăm,emđãngốnsạchnênbỏcảlạiởnhà).Tôicũngrútvềhangổcủamình,ngồiviếtthư.Kếhoạchcủatôibâygiờlàđinghỉởvùngvenbiển,đợiđếnkhai trườngmới trở về tiễp tục cuộc sốngdướimái nhàHaze; bởi vìngaytừgiờ,tôiđãbiếtmìnhkhôngthểsốngthiếucôbé.HômthứBa,họlạiđisắmđồvànhờtôitrảlờiđiệnthoạinếubàgiámđốctrạigọitớitronglúchọvắngnhà.Bàtagọitớithật;vàđộmộtthángsau,chúngtôicódịpônlạicuộctròchuyệnthúvịđó.HômthứBaấy,Loăntốitrongphòngriêng.Emđã khóc saumột cuộc cãi lộn thường lệ vớimẹ và, giống như những lầntrước,khôngmuốnđểtôithấymắtemsưnghúp:emcólàndamơnmởnhễkhócnhiềulàviêmsưngnhoenhoeđỏvàquyếnrũmộtcáchbệnhhoạn.Tôitiếccaytiếcđắnglàemđãhiểulầm“gu”thẩmmĩcủatôivềđiểmnày,vìtôithực sựmêcái chútphơnphớthồngkiểuBotticelli

[80], cáimàuhồng tươi

sống quanh đôi môi, rèm mi ướt, rối, và đương nhiên là sự bẽn lẽn bấtthường của em làm tôimất nhiều cơ hội để an ủi emmột cách đặc biệt.Nhưngsựthểkhôngchỉđơngiảnnhưtôi tưởng.Trongkhichúngtôingồitrongbóngtốicủahiênnhà(mộtngọngióthôbạođãthổitắtnhữngcâynếnđỏ),bàHaze thốt ramột tiếngcườimệtmỏivàchobiếtbàđãnóivớiLorằngHumbertyêudấucủanóhoàntoàntánthànhchuyệntrạihè.“Vàbâygiờ,”bànói thêm,“conbéđanglêncơn;việncớ:ôngvàtôimuốnloạibỏnó;lídothực:tôibảonólàngàymai,chúngtôisẽđổimộtsốquầnáongủquáđỏmdángmànóđãkèonèobắttôiphảimuachonó,lấynhữngthứmộcmạchơn.Ôngthấyđấy,nótựcoimìnhlàmộttiểuminhtinh;còntôithìcoinólàmộtconbékhỏekhoắnlànhmạnhnhưngdứtkhoátlàxấuxí.Tôinghĩđóchínhlàcănnguyênnhữngrắcrốicủachúngtôi.”HômthứTư,tôitìmcáchđónđườngLođượcvàigiây;emmặcáochoàng

vảidày,quầnsoọctrắnglấmchấmxanh,đanglụclọimộtcáihòmtrênthềmđầu cầu thang. Tôi nóimột điều gì đó ngộ nghĩnh nhằm tỏ ra thân thiệnnhưngemchỉkhịtmộttiếngmàkhôngthèmnhìntôi.Tuyệtvọng,Humbert-chết-nửa-ngườivụngvềvỗnhẹmộtcáivàoxươngcụtemvàemđánhhắnkháđaubằngmộtcảiphomgiàycủaMonsieurHazequácố.“Đồchơi trò

haimặt,”emnói trongkhi tôivừa lêbướcxuốngcầu thangvừaxoacánhtay, làm ra vẻ rất ăn năn. Em chẳng thèm xuống ăn tối vớiHum vàma-măng:gộiđầurồiđinằmvớimớtranhtruyệnlốbịchcủamình.VàthứNăm,bàHazebìnhthảnláixeđưaemđếnTrạiQ.Theocáchnhững tácgiả lớnhơn tôi thườngdiễnđạt: “Hãyđểbạnđọc

tưởng tượng,” vân vân. Nghĩ đi nghĩ lại, tôi cũng nên cho những tưởngtượng đó một cú đá đít. Tôi biết mình đã đem lòng yêu Lolita mãi mãi;nhưngtôicũngbiếtemsẽchẳngmãimãilàLolita.MồngmộtthángGiêngtới,emsẽmườibatuổi.Trongkhoảnghainămnữa,emsẽthôikhôngcònlàmộttiểunữthầnvàsẽtrởthànhmột“thiếunữ”,rồithànhmột“nữsinhviênđạihọc”-điềugớmghiếctộtđỉnh.Phótừ“mãimãi”chỉứngvớimốiđammêcủariêngtôi,vớiLolitavĩnhcửunhưemđượcphảnchiếutrongmáutôi.CôbéLolitamàchỏmxươngcụtcònchưapháttriển,Lolitamàhômnaytôicóthểsờthấyvàngửithấy,nghethấyvànhìnthấy,Lolitacógiọngnóithethévàmáitócnâuđậmvớinhữngmảnglượnsóngvàrủxuốnghaibênvànhữnglọnxoăntítđằngsau,vàcáicổnhâmnhấpmồhôi,nónghổi,vàkhotừ vựng bình dân nôm tục - “tởm”, “chúa sừng”, “cực”, “rồ”, ”cù lần” -Lolitaấy,LolitacủatôimàCatullus

[81]tộinghiệpsẽmấtvĩnhviễn.Vậylàm

saotôicóthểcamchịukhôngđượcthấybóngemsuốthaithánghèmấtngủ?Cảhaithángtrờitrongquãnghainămcònlạicủathờikìtiểunữthần!Liệutôi cónên cải trang thànhmột côgái ủ ê lỗi thời,Tiểu thưHumberr-Sếu-Vườn,vàdựnglềungayngoàirìaTrạiQ.vớihivọnglàcáctiểunữthầntócnâucủatrạisẽlalên:“Tahãythunạpngườiđànbàtịnạncógiọngtrầmnàyđi”vàkéochịchàngBertheauGrandPied*(ChânTo)rầurĩvớinụcườirụtrè vào nơi trú chân thôn dã của mình, xếp Berthe ngủ cùng với DoloresHaze.Những giấcmơ vô công rồi nghề và vô bổ.Hai tháng của cái đẹp, hai

thángcủayêuthươngâuyếmsẽbịphungphímãimãimàtôibấtlựcchẳngthểlàmgì,tuyệtđốichẳngthểlàmgì,maisrien*(khônggìhết).Tuynhiên,cáingàythứNămấycũngdànhchotôimộtgiọtmậtngọthiếm

hoitronghồlôcủanó.BàHazephảiláixeđưaLođếntrạitừsángsớm.Vừanghe thấy những tiếng láo nháo chuẩn bị khởi hành vọng lên, tôi liền lănkhỏigiườngvàngórangoàicửasổ.Dướibónghàngdương,chiếcxehơiđãnổmáy.Trênvỉahè,Louiseđứngkhumtaychemắtnhưthểnhìntheocôbélữhànhđãlênđườngtrongnắngbanmai.Cửchỉấytỏraquásớm.“Nhanhlên!”bàHazegiục.Lolitacủatôiđãvàoxevàsắpsậpcửa,lạixoayhạkínhcửaxuốngđểvẫychàoLouisevàhàngcâydương(màemsẽkhôngbaogiờgặplạinữa),ngắtquãngchuyểnđộngcủađịnhmệnh:emngướcnhìnlên-

vàlaovúttrởvàonhà(bàHazegiậndữgọivớitheo).Mộtlátsau,tôinghethấy tiếngngườiyêudấucủa tôichạy lêncầu thanggác.Tim tôiphình ramạnhđếnnỗisuýtxóatiêucảtôi.Tôixốcvộichiếcquầnngủlên,mởtoangcửaphòng;cùnglúcấy,Lolitatớitrongbộđồngàyhội,giậmchân,thởhổnhểnvà đùngmột cái, emđãở trongvòng tay tôi, cáimiệngngây thơ tanchảydướisứcéphungbạocủacặphàmđựcđentối,cụccưngphậpphồngrạo rựccủa tôi!Ngaysauđó, tôinghe thấy tiếngchânem-đầysứcsống,trinhnguyên-láchcáchxuốngcầuthang.Chuyểnđộngcủađịnhmệnhlạitiếptục.Cáicẳngchânvànghoelôngtơrụtvào,cửaxesậpmạnh-lạisậpvào-vàtàixếHazexoaymạnhvôlăng,đôimôiđỏnhưcaosudẹodọ,cáukỉnhphunranhữngtiếngkhôngaingherõ,phóngvèomangngườithươngcủa tôi đi, trong khiMissOpposite già khọm, tàn phế,mà cả haimẹ conHazelẫnLouiseđềukhôngđểýthấy,vẫytheomộtcáchyếuớtnhưngnhịpnhàngtừhànghiênphủđầydâyleo.

16

LòngbàntaytôivẫncònđầychấtngàđậmđặccủaLolita-đầycáicảm

giácvềthănlưngtiền-dậythìcủaem,vềlàndanhẵnmịnnhưngàquachiếcáomỏngmàtôixoalênxoaxuốngtrongkhiômemtrongtay.Tôibướcvàocănphònglộnxộncủaem,mởtoangtủquầnáovàlụcbớimộtđốngđồnhàunhĩđãtừngchạmvàothânthểem.Đặcbiệt,cómộtmảnhvảihồngvừabẩnvừarách,cómùihănghắcởđườngchỉkhâu.TôilấynóbaoquanhtráitimtotướngsunghuyếtcủaHumbert.Mộtmớhỗnđộnđếnthắtlòngdângđầytrongtôi-nhưngtôiphảibỏlạinhữngthứnàyvàvộivãlấylạivẻbìnhthảnkhichợtnhậnracáigiọngêmnhưnhungcủachịhầugáikhẽgọitôitừcầuthang.Cómộtláthưchotôi,chịtanói;vàđáplạilờicảmơnnhưmáycủatôibằngmộtcâu“khôngdám”nhãnhặn,Louiseđônhậuđặtvàobàntayrunrẩycủatôimộtbìthưkhôngdántemvàsạchlạlùng.Đâylàmộtlờithúnhận:tôiyêuông(bứcthưmởđầunhưvậy;vàtrong

mộtkhoảnhkhắcbốirối,tôilầmtưởngnhữngdòngloằngngoằngthácloạnnàylàchữviếtnguệchngoạccủamộtnữsinh).Chủnhậtvừarồi,ởnhàthờ-ông thật tệ,khôngchịuđếnxemnhững tranhkínhghépmàumới, tráng lệcủachúngtôi!-phải,mớiChủnhậtvừarồithôi,ngườithươngcủatôiơi,khitôithỉnhChúaxemnênlàmnhưthếnàovàđãđượcdạylàhãyhànhxửnhưtôiđang làmlúcnàyđây.Ông thấyđấy,khôngcòncáchnàokhác.Tôiđãyêuôngngaytừphútđầugặpmặt.Tôilàmộtngườiđànbàđammêvàcôđơn,vàônglàmốitìnhcủađờitôi.Giờđây,ngườithânyêu,thânyêunhấtcủatôi,moncher,chermonsieur*

(ôngthânyêu,rấtthânyêu),ôngđãđọcnhữnglờinày;giờthìôngđãbiết.Vậythìxinônghãyđónggóihànhlívàđikhỏingaylậptức.Đâylàlệnhcủabàchủnhà.Tôiđangđuổimộtngườithuênhà.Tôiđangtốngcổôngrakhỏinhàđấy.Điđi!Xéođi!Départez!*(Điđi)

[82]Tôisẽvềnhàvàokhoảnggiờ

ăntối,nếutôiphóngmộttrămbamuơikm/giờ[83]

cảđilẫnvềvàkhônggặptainạn(nhưngđiềuđóthìcóquantrọnggì?),vàtôikhôngmuốnthấyôngởtrongnhànữa.Xinông,xinông làmơnđingayđi,ngay tức thì, thậmchíđừngđọcnổtbứcthưdởhơinày.Điđi.Vĩnhbiệt.Tìnhthếlàrấtgiảnđơn,chéri*(bạnthânyêu).Dĩnhiên,tôituyệtđốibiết

chắcrằngtôichẳnglàgìđốivớiông,chẳnglàgìhết.Ôi,phải,ôngthíchtròchuyệnvớitôi(vàgiỡncợtmụđànbàtộinghiệplàtôiđây),ôngđãtrởnêngắnbóvớingôinhà thân thiệncủachúng tôi,vớinhữngcuốnsáchmà tôi

yêuthích,vớikhuvườnxinhđẹpcủachúngtôi,thậmchívớicảnhữngthóiquậyphácủaLo - song tôichẳng làgìđốivớiông.Đúngchứ?Đúng thế.Chẳnglàbấtcứgìđốivớiông.Nhưngnếu,saukhiđọc“lờithútội”nàycủatôi,ôngquyếtđịnh, theocái thói lãngmạnđen tốikiểuchâuÂucủaông,rằngtôiđủhấpdẫnđểkhiếnônglợidụngbứcthưnàymàvevãntôi,thìônglàmộttêntộiphạm–xấuxahơncảmộtkẻbắtcóchãmhiếpmộtđứabé.Ôngthấyđấy,chéri*.Nếuôngquyếtđịnhởlại,nếutôithấyôngởtrongnhà(điềumàtôibiếtsẽkhôngxảyravàchínhvìthếmàtôimớicóthểtiếptụclàmnhư thế),việcôngở lại chỉ cónghĩamộtđiều: rằngôngmuốncó tôikhôngkémgìtôimuốncóông:nhưmộtngườibạntrọnđời;vàrằngôngsẵnsànggắnkếtđờiôngvớiđờitôimãimãivàmãimãivàlàmmộtngườichachođứacongáinhỏcủatôi.Hãychotôixảhơinóiquàngxiênmộtchútxíunữa,bạnthânyêunhất,vì

tôibiếtlúcnàyôngđãxéláthưnàyvàvứtnhữngmảnhcủanó(khôngđọcđượcvàoxoáynướccủabồncầu.Bạnthânyêunhấtcủatôi,montrès,trèscher*,ôngkhôngthểhìnhdungnổitôiđãxâydựngmộtvũtrụyêuđươngnhưthếnàovìôngtrongcáithángSáukìdiệunàyđâu!Tôibiếttínhôngrấtdèdặt,rất“Anh”,sựkínđáotruyềnthốngcủaCựuLụcĐịanơiông,ýthứclịchthiệpcủaôngcóthểbịsốcbởisựtáotợncủamộtngườicongáiMĩ!Làngườibiếtgiấunhữngtìnhcảmmãnhliệtnhấtcủamình,hẳnôngnghĩtôilàmột con ngốc trơ trẽn nênmớimởbanh trái timbầmgiập tội nghiệp củamìnhranhưthếnày.Trongnhữngnămqua,nhiềunỗithấtvọngđãđếnvớitôi.ÔngHazelàmộtconngườituyệtvời,mộttâmhồncaoquí,nhưngôngấy hơn tôi những hai mươi tuổi và... nhưng thôi, ta đừng nói phiếm vềchuyệnđãqua.Bạnthânyêunhất,trítòmòcủaôngchắcsẽđượcthỏamãnnếuôngbỏquayêucầucủatôivàđọcđếnhếtđoạncuốicayđắngcủabứcthưnày.Khôngsao.Hãyhủynóvàđiđi.Đừngquênđểlạichìakhóaởtrênbàn trongphòngông.Vàmộtmảnhgiấyghiđịachỉđể tôicó thểhoàn trảmười hai đô la số dư tiền nhà cho đến hết tháng này. Tạm biệt.Hãy cầunguyệnchotôi-nếucókhinàoôngcầunguyện.

C.H.Nhữnggìtôitrìnhbàyởđâylànhữnggìtôinhớđượctừbứcthưvànhững

gìtôinhớđượctừbứcthưlànhớnguyênvăntừnglờitừngchữ(kểcảthứtiếngPhápdễsợ).Bứcthưítnhấtdàigấpđôithế.Tôiđãbỏquamộtđoạndàirấttrữtìnhmàhồiấytôiđọccóphầnnhảycóc,nóivềđứaemtraiLolitachếtlúchaituổikhiemlênbốn,mànếucònsống,chắcsẽđượctôirấtcưng.Đểxemtôicòncóthểnóithêmđiềugìnữanhỉ?Àcó.Cũngcóthểcáicụm

từ“xoáynướccủabồncầu”(màtrênthựctế,cuốicùng,bứcthưcũngđiđếnchỗđó)làphầnđónggópnômtụccủariêngtôi.Hìnhnhưbàtaxintôinhómmộtngọnlửađặcbiệtđểhỏatángnó.Phảnứngđầutiêncủatôilàghêtởmvàcomìnhlại.Phảnứngthứhaitựa

nhưmộtbàntaybèbạnvỗvàovai,khuyênhãybìnhtĩnhvànhẩnnha.Tôinghe theo. Bứt ra khỏi trạng thái bàng hoàng, tôi thấymình vẫn ở trongphòngcủaLo.Mộttrangảnhquảngcáoxératừmộthọabáoinlángbóngđượcgắnvàotườngphíatrêngiường,giữakhuônmặtcủamộtcasĩsếnvàhàngmicủamộtnữminh tinhmànbạc.Trên trangquảngcáo làmột anhchồngtrẻtócđenvớivẻmệtmỏitrongcặpmắtAilen;đólàngườimẫutrìnhdiễnkiểuáochoàngdoGì-Gì-Đóthiếtkế,taycầmmộtcáikhaygiốnghìnhcâycầucủahãngNọ-Kia,đựnghai suấtđiểm tâm.Lờichú thíchcủaĐứcChaThomasMorell

[84]gọigã là“anhhùngchinhphục”.Tângiainhânbị

chinhphụchoàntoàn(khôngthấytrongảnh)chắcđangdựavàochồnggốingồidậyđểnhậnsuấtđiểmtâmcủamìnhtrênkhay.Chẳngaibiếtngườibạnchunggiườngcủanàng làm thếnàođểchuidướigầmcầumàkhôngmắcchuyệnrắcrốiphiềntoái.Lođãvẽnghịchmộtmũitênchỉvàobộmặtphờphạccủagãngườitìnhvàghibằngchữto:H.H.Màquảthật,giốnglạlùng,tuy có chênh nhau mấy tuổi. Bên dưới là một tấm ảnh khác, cũng dạngquảng cáo tômàu.Một kịch tác gia lỗi lạc đang trịnh trọng hútmột điếuDrome.ÔngtabaogiờcũnghútDrome.Hìnhnàythìchỉhaohaothôi.Dướiđó là cáigiường trinh trắngcủaLo, la liệt truyện tranh.Khunggiườngđãtrócmen, để lộ những vết tròn tròn trên nền trắng. Sau khi chắc chắn làLouiseđãđikhỏi,tôinằmlêngiườngLovàđọclạibứcthư.

17

Thưaquíông trongbồi thẩmđoàn!Tôikhông thể thề rằngmột số cảm

xúcliênquanđếnvụnày-nếutôiđượcphépdùngcáchnóiấy-đãkhônglướtqua tâm trí tôi trướcđó.Tâm trí tôi không lưugiữ chúng theobất kìdạngthứclô-gíchnàohoặctrongbấtkìtươngquannàovớinhữnghoàncảnhđượcghinhớrànhrọt;songtôikhôngthểthề-tôixinnhắclại-rằngtôiđãkhôngmânmêvầnvòchúng(lạibịa thêmmột lốinóinữa) trong tùmùýtưởngtôi,trongđentốiđammêtôi.Cóthểđãcónhữnglần-nếunhưbiếtrõtínhcáchHumbertcủatôithìphảinóilàắtđãcónhữnglần-tôitỉnhtáotínhtới chuyện lấymột góa phụ đứng tuổi (CharlotteHaze, chẳng hạn) khôngcònbàconthânthíchnàotrongcái thếgiớirộnglớnxámxịtnàyvớimụcđíchduynhấtlàđểthahồlàmgìthìlàmvớicongáibàta(Lo,Lola,Lolita).Thậmchítôicònsẵnsàngkhaivớinhữngngườitrakhảotôirằngcólẽmộtđôilần,tôiđãtiaconmắtlạnhlùngcủachủcầmđồlêncặpmôisanhô,máitócmàuđồngvàchiếcáohởvainguyhiểmcủaCharlottevàmơhồthửlồngkhớpbàvàomộtgiấcmộng-ban-ngàykhảdĩ.Điềuđó,tôithúnhậndướiđòntratấn.Cólẽlàtratấntưởngtượngthôi,nhưngchínhvìthếlạicàngkhủngkhiếp. Tôi ước mình có thể lan man kể thêm với quí vị về những pavornocturnus

[85]thườnghànhhạtôidãmannhiềuđêmtrongthờiniênthiếusau

khi đọc linh tinh, tình cờ gặp phải những cụm từ như peine forre etdure*(hìnhphạtmạnhmẽvàkhắcnghiệt)(ôiThiêntàiĐauđớnnàođãđặtranó!)hoặcnhữngtừbíẩn,dễsợ,hiểmđộcnhư“chấnthươngtâmthần”,“sựkiệnchấnthươngtâmthần”.Nhưngcâuchuyệncủatôichừngnàycũngđãđủthôthiểnrồi.Saumộthồi,tôihủybứcthưvàvềphòngmình,vàsuyđinghĩlại,vòđầu

bứttóc,đứnglàmbộlàmđiệutrongchiếcáochoàngtím,rênrỉquahaihàmrăngnghiếnchặtvàđộtnhiên...Phải, thưaquívị trongbồi thẩmđoàn,độtnhiên, tôi cảm thấymột nụ cười rất Dostoevsky chớm nở (qua chính cáinhếchmiệngđanglàmdẹodọmôitôi)tựanhưmộtmặttrờixatắpvàkinhkhủng. Tôi hình dung (trong điều kiện tầm nhìnmới và hoàn hảo) tất cảnhữngvuốtvengẫunhiênmàngười chồngcủamẹemcó thểxả láng tậnhưởng trên thân thểLolita củamình.Tôi sẽghì chặt emba lầnmỗingày,hằngngày.Tấtcảnhữngchứngbệnhcủatôisẽtiêutan,tôisẽlàmộtngườilànhmạnh. “Nhẹ nhàng ôm em trên đầu gối ân cần và in lênmá emmịn

màngmộtnụhôncủangườicha[86]

...”Humbertthiênkinhvạnquyển!Rồi,vớisựcẩntrọngtốiđacóthể,rónréntrênđầungónchântrongtưởng

tượng-nếucóthểnóivậy-tôicốhìnhdungCharlotte[87]

Hazetrongvaitròngườibạnđời.LạyChúa,tôicóthểgồngmìnhbưngtớichobàtráibưởitiếtkiệmcắtđôi,bữađiểmtâmkhôngđườngấy.Humbert Humbert vã mồ hôi dưới ánh đèn trắng lóa phũ phàng và bị

những cảnh sát cũng vãmồ hôi lamắng và giày đạp, giờ sẵn sàng “cungkhai”(quelmot!*(một từquáiđản)) thêmmộtđiềukhihắnlộntrái lươngtâmmìnhtừtrongrangoàivàxétoạclầnlótbêntrongcủanó.TôikhônglênkếhoạchlấyCharlotteđểloạitrừbàtheomộtcáchtầmthường,gớmghiếcvà nguy hiểm nào đó, tỉ như giết bà bằng cách bỏ năm viên biclorit thủyngânvàolirượusherrytrướcbữaănhoặcbấtkìthứgìtươngtự;nhưngquảthậtmộtýtưởngtinhvinanánhưvậy,dùngdượcphẩm,córenglêntrongbộócđầyâmvangvàmâymùcủa tôi.Tại sao lại tựgiớihạnmình trongphạm vi vuốt ve dè dặt vụng trộmmà mình đã thử nghiệm thành công?Nhữnghìnhảnh tìnhdụckháchiệnra trướcmắt tôi,đuđưavớinhữngnụcườimồichài.Tôi thấymìnhchếmột liều thuốcngủmạnhchocảhaimẹconđểômấpLosuốtđêm tuyệtđối an toàn.Cănnhàđầy tiếngngáycủaCharlottetrongkhiLolitachỉkhẽthởtronggiấcngủ,lặnglẽnhưmộtbégáitrongtranh.“Ma-măng,conthềrằngKennythậmchíchưabaogiờđụngđếncon.”“Hoặclàconnóidối,DoloresHaze,hoặcđólàmộtcondâmquỉ

[88].”

Không,tôisẽkhôngđixatớimứcấy.Nhưvậyđó,Humbert-Không-Phải-Dâm-Quỉtínhkếvàmơmộng-vàmặt

trờiđỏcủadụcvọngvàquyếttâm(haithứtạonênthếgiớisốngđộng)mỗilúcmột lên cao trongkhi trênmột dãyban công,một lô nhữngkẻphóngđãngnânglirượulấplánhchúcchohạnhphúctuyệtvờicủanhữngđêmđãquavàsẽtới.Rồi-đểnóimộtcáchhìnhảnh-tôiđậptanchiếclivàmạnhdạntưởngtượng(vì lúcnàytôiđãsaynhữnghìnhảnhđóvàcoikhinhsựthanh lịch của bản chấtmình) ra như thế này: cuối cùng, tôi đã hù dọa -không,chữđóhơiquá-đãxiếcHaze-LớnkhiếnnàngđểchotôiquanhệvớiHaze-Bé, bằng cách nhẹ nhàng đe sẽ bỏ nàng, con bồ câu già si tình tộinghiệp,nếunàngngăntôichơivớicongáiconvợkếhợpphápcủatôi.Tómlại,trướcmộtĐềXướngKìVĩđếnthế,trướcnhữngtriểnvọngbaolavàđadạngđếnthế,tôiđâmbốirốinhưAdamtạibuổichiếuduyệthồiđầulịchsửphươngĐông,hoamắtlạchướngtrongvườntáocủamình.Vàgiờđâyxinhãyghinhậnxétquantrọngnày:gãnghệsĩ trongtôiđã

chiếmthếthượngphongsovớichàngquântử.Phảibằngmộtnỗlựclớncủa

ýchí,tronghồiứcnàytôimớichỉnhđượcvănphongcủamìnhchohợpvớigiọngđiệucủanhữngtrangnhậtkítôighivàothờikìHazephunhânchỉlàmộttrởngạiđốivớitôi.Cuốnnhậtkínàykhôngcònnữa;nhưngtôichorằngvớitưcáchlànghệsĩ,tôicóbổnphậnphảibảotồngiọngđiệucủanó,bấtkểgiờđâytôicóthểthấylànógiảtạovàthôbạođếnmứcnào.Maythay,câuchuyệncủatôiđãtớihồitôicóthểthôinguyềnrủaCharlottetộinghiệpvìtínhchânthựchồicố.MuốnchoCharlottetộinghiệpkhỏithắcthỏmhồihộpsuốthai,batiếng

đồnghồtrênmộtconđườngngoằnngoèo(vàcólẽđểtránhmộtcuộcđụngxecóthểđậptannhữngmơướckhácnhaucủachúngtôi),tôiđãcónhãýgọiđiệnthoạiđếntrạiđểnóichuyệnvớinàngnhưngkhôngđược.Nàngđikhỏitừnửagiờtrước,vàthayvìnàng,ngườiởđầudâyđằngkialàLo.Tôinóivớiem-runrẩyvà trànngậpkiêuhãnhvìđã làmchủđượcsốphận-rằngtôisẽcướima-măng.Tôiphảinhắclạihailầnvìcócáigìđókhiếnemkhôngchúýnghetôi.“Chà,thếthìtuyệt,”emcườinói.“Thếbaogiờcưới?Khoan đã, cái con chó nhãi... Con chó nhãi này ngoạm tất của em.Nghenày...”vàemnóithêmrằngcóvẻnhưemsắpcóvôsốtròvui...vàtôiđặtốngnghexuống, biết rằng chỉ vài tiếngđồnghồở trại là đủđểnhững ấntượngmớixóađihìnhảnhHumbertHumbertđiểntraikhỏitâmtríbéLolita.Nhưngbâygiờ,điềuđócóquantrọnggì?Cướixong,quamộtthờigianchophảiphép,làtôilạithuhồiemvềthôi.“Hoacamchưakịptàntrênmộ”nhưmộtthisĩcóthểnói.Nhưngtôikhôngphảilàthisĩ.Tôichỉlàmộtcáimáyghiâmrấtcólươngtâmmàthôi.SaukhiLouiseđikhỏi,tôicủsoátlạitủlạnh,thấynóquáthanhđạm,bèn

raphốmuanhữngđồăngiàuchấtdinhdưỡngnhấtcóthểtìmthấy.Tôicũngmuaítrượungonvàhai,baloạisinhtố.Vớisựtrợlựccủanhữngchấtkíchthíchấycùngsựnhanhtrítựnhiêncủabảnthân,tôihầunhưchắcchắncóthểkhiếnchothóilạnhlùngcủamìnhkhỏibốirốikhibuộcphảitỏrahừnghựcnhiệttìnhvànônnóng.Nhiềulần,táiđitáilại,tôihìnhdungCharlottenhưthấytrongtròxinêhộp

[89]củamộttrítưởngtượngđầynamtính.Nom

nàngchảichuốtvàcânđối,tôiphảicôngnhậnthế,cóthểnóiđólàchịruộtLolitacủatôi-đâycólẽ làmộtýmàtôicóthểduytrìmiễnlàđừnghìnhdungmộtcáchquátảthựccặpmôngnặngnề,đôiđầugốitròntrùngtrục,bộngựcchínnẫucủanàng,làndacổhồnghồngvàthôráp(“thôráp”sovớilụavàmậtong)cùngtoànbộphầncònlạicủacáithứchánngắtvàthiểunãoấy:mộtngườiđànbàđèmđẹp.Mặt trời,như thường lệ, tiếp tụccuộc tuầnduquanhngôinhà trongkhi

chiềuchíndầnthànhbuổitối.Tôiuốngmộtli.Rồimộtlitiếptheo.Vàmộtli

nữa.Rượugừngphanướcdứa, thứđồuốnghỗnhợpưa thíchcủa tôi,baogiờcũngtăngbộinănglượngchotôi.Tôiquyếtđịnhchămlođếnbãicỏumtùmcủachúngtôi.Unepetiteattention*(Mộtchútquantâmnhonhỏ).Bồcônganhtrànngậpvàmộtconchótrờiđánhnàođó-tôichúaghétchó-đãphónguếlênnhữngphiếnđáphẳng,nơitrướcđâytừngcómộtđồnghồmặttrời.Đaphầnbồcônganhđãchuyểnbiếntừmặttrờisangmặttrăng.RượugừngvàLolitađangnhảymúatrongtôivàtôisuýtténhàotrênnhữngchiếcghế gấpmà tôi ráng bốc đi. Những con ngựa vằnmàu hồng! Cómột sốngườiợhơinghenhưtiếngvỗtay-ítnhấtlàtôiđây.Mộthàngràocũkĩởcuốivườnngănchúngtôivớinhữngthùngrácvànhữngcâytửđinhhươngcủanhàbêncạnh;nhưngchẳngcógìgiữamặttrướcbãicỏ(chạydốcxuốngdọctheomộtménhà)vàđườngphố.Dođó,tôicóthểtheodõi(vớinụcườitựmãncủakẻsắpsửathựcthimộtviệcthiện)sựtrởvềcủaCharlotte:cáirăngấynênnhổphăngđi tứcthì.Trongkhihìhụivớichiếcmáyxéncầmtay,vànhữngmẩucỏlíulotrôngthấytrongánhchiềutà,tôivẫnđểmắtđếnđoạnphốngoạiôđó.Từdướivòmlácủahàngcâytorâmmát,conphốquặtgấpvềphíachúngtôi,rồidốcxuống,dốcxuống,rấtgấp,quatrướccửangôinhàgạchphủđầydâythườngxuânvớibãicỏthoaithoải(đượcchămchútcẩn thậnhơnbãi cỏnhàchúng tôinhiều) củaMissOpposite, rồibiếnmấtđằngsaucổngtrướcnhàchúngtôimàtừchỗnày,nơitôiđangkhoáitráợhơivàlaođộng,tôikhôngnhìnthấyđược.Đámcâybồcônganhgiờđãchếtrũ.Mộtmùinhựacâyhănghắcquyệnlẫnvớimùidứa.Haibégái,MarionvàMabel,màgầnđây tôiđã theodõiđườngđi lối lại theomộtquán tínhmáymóc(nhưngaimàthaythếđượcLolitacủatôi?)tiếnvềphíađạilộ(từđóđổxuốngphốLawnStreetcủachúngtôi),mộtđứađẩymộtchiếcxeđạp,đứakiaăngìđótùmộtcáitúigiấy,cảhaicùngnóirấtto,giọngngờingờinắng.Leslie,ngườilàmvườnvàtàixếcủabàgiàMissOpposite,mộtngườidađenrấtdễmếncóthânhìnhlựcsĩ,nhoẻnmiệngcườivớitôitừxavàlớntiếngnhắcđinhắclạikèmtheođiệubộ,khenngợi tôihômnayrataythậtnăngnổ.Conchónguxuẩncủataybuônđồcũphátđạtởnhàbênchạyrađuổi theomột chiếcxehơimàuxanh - khôngphải xe củaCharlotte.Đứaxinhhơn tronghaibégái (tôinghĩ làMabel), quần soọc,nịt vúchảcógìmấyđểnịt,tóclấplánh-lạyChúa,mộttiểunữthần!-chạylộnlạidọcphố,tayvònhàucái túigiấy,vàbịmặt tiềnngôinhàcủaôngbàHumbert chekhuấtkhỏi tầmnhìncủa tênDêXanhnày.Mộtchiếcxe tảinhỏnhô ra từvòmcâyđạilộ,kéotheotrênnócchútbóngrâmthoángcáiđãtanbiến,vàvụtquavớitốcđộđiênkhùng,ngườitàixếvậnáochoàngvảiđaybámchặtnócxebằng tay trái trongkhiconchócủa taybuônđồcũrượtngangbênsườn.Mộtlátngưngnghỉtươivui-rồitimrạorực,tôichứngkiếnsựtrởvề

củachiếcxedulịchmàuxanhdatrời.Tôithấynólướtxuốngdốcvàkhuấtsaugócnhà.Tôi thoáng thấygươngmặt trắngnhìnnghiêngbình thảncủaCharlotte.Tôichợtnghĩrarằngchođếnlúclêngác,nàngvẫnchưabiếttôiđãđikhỏihaychưa.Mộtphútsau,vớimộtvẻmặtrấtđaukhổ,nàngđứngởcửasổphòngLonhìnxuốngvàtrôngthấytôi.TôimởnướcrútlaolêngácvừakịptớiphòngLotrướckhinàngrờikhỏiđó.

18

Khimàcôdâulàmộtquảphụvàchúrểcũnglàmộtngườigóavợ,khimà

côdâumớisốngởThànhPhốNhỏBéVĩĐạicủachúng tôichưađầyhainăm và chú rể thì mới được khoảngmột tháng; khi màMonsieur* (ông)muốn toàn bộ cái trò chết tiệt này xong béng đi càng nhanh càng tốt,vàMadame*(bà)nhượngbộvớimộtnụcườiđộlượng;thì, thưuaquíđộcgiả,đámcướithườnglàmộtvụviệc“lặnglẽ”.Côdâucóthểđượcmiễnđộimộtvànhkhăntếtbằnghoacamđểgiữchắctấmvoandàichấmđầungóntay,cũngkhôngphảiđặtmộtbônghoaphonglantrắngvàoquyểnsáchkinhcủamình.LẽracongáinhỏcủacôdâucóthểđiểmthêmchonghilễkếtliênH.vớiH.mộtnéttươithắm;nhưngtôibiếtmìnhchưadámquáâuyếmvớiLolitabịmắcbẫyvàdovậy,đồngýlàkhôngcầnphảidứtcôbékhỏiTrạiQ.thânyêucủaemlàmgì.NàngCharlottesoi-disant* (gọi là)côđơnvàsayđắmcủa tôi trongđời

thườngvốnlàngườithựctếvàthíchgiaodu.Hơnnữa,tôipháthiệnrarằngmặc dù không kiểm soát được trái tim hoặc những cơn la thét củamình,nàngvẫnlàmộtphụnữcónguyêntắc.Ngaysaukhiítnhiềutrởthànhngườitìnhcủa tôi (mặcdùđượckích thích,“chéri* (ngườiyêudấu) rụt rè,nhiệtthành”củanàng-mộtchérianhdũng!-lúcđầuvẫnhơibịlúngtúng,nhưngsau,hắnđãbùlạichonàngbằnghànglôtừâuyếmhoamĩkiểuchâuÂu),CharlotteđônhậuđãhỏitôiquanhệvớiChúaTrờirasao.Lẽratôicóthểtrảlờirằngvềđiểmnày,đầuóctôirấtcởimở;thayvìvậy,tôinói-tuântheomộtkhuônsáosùngkínhnhạtnhẽo-rằngtôitinởmộttinhthầnvũtrụ.Cụpmắtnhìnxuốngcácmóng tay,nàng lạihỏi tronggiađình tôi, liệucóchútgiốngngoạinàokhông.TôiđáptrảbằngcáchhỏiliệunàngcònmuốnlấytôihaykhôngnếunhưôngngoạicủabốtôitừnglàmộtgãThổNhĩKì,làvídụthế.Nàngnóiđiềuđóchẳngquantrọnggì;nhưngnếunàngpháthiệnralàtôikhôngtinĐứcChúaKitôcủachúngta,nàngsẽtựtử.Nàngnóiđiềuđómộtcáchlongtrọngđếnnỗitôisởncảdagà.Chínhtừbấygiờtôimớibiếtnànglàmộtphụnữcónguyêntắc.Ôi,nàng rất chi làkiểucách:hơiợmột tí giữachừngcâuchuyệnđang

thaothao,lànànglại“xinlỗi”;nànggọicáiphongbìlà“baothư”vàkhitròchuyện với các bạn nữ, mỗi lần nhắc đến tôi, nàng đều dùng danh xưng“NgàiHumbert”.Tôinghĩnếutôibướcvàocộngđồngcủanàng,kéotheosau chút hào quang, nàng sẽ rất hài lòng. Hôm cưới chúng tôi, tờ NhậtbáocủaRamsdaleđăngmộtbàingắnphỏngvấntôitrongmụcGiaotế,kèm

theomộthìnhchụpCharlotte,mộtbênlôngmàynhướnlênvàtênbịinsai(“Hazer”).Mặcdùmắclỗiđó,việccôngbốnàyvẫnlàmấmtráitimgốmsứcủa nàng - và khiến cái đuôi-rắn-chuông của tôi reng lên hân hoan khủngkhiếp. Nhờ tham gia các hoạt động của nhà thờ và quen biết với nhữngngười vai vế trong số các bàmẹ học sinh cùng trường với Lo, chỉ trongkhoảnghaimươitháng,Charlotteđãcóthểtrởthànhmộtcôngdânnếuchưađếnmứctrộibậtthìítnhấtcũnglàchấpnhậnđược,nhưngtrướcnaychưabao giờ nàng được đưa vào cái rubrique* (chuyênmục) giật gân này, vàchínhtôi,ngàiEdgarHumbertHumbert(tôithêmchữEdgarvàochooách),“vănsĩvànhàthámhiểm”,đãđemlạichonàngvinhdựấy.EmtraiMcCoo,khighinhữngcâu trả lời phỏngvấn của tôi, hỏi tôi đãviết nhữnggì.Tôikhông nhớmình đã trả lời thế nào, nhưng thấy đăng là “nhiều cuốn biênkhảovềPeacock,Rainbow

[90]vàmột sốnhà thơkhác”.Người tacònchú

thíchrằngCharlottevàtôiđãbiếtnhautừnhiềunămvàtôilàbàconxavớichồngtrướccủanàng.Tôicónóibónggiólàhaichúngtôiđãcómộtcuộctìnhnhonhỏcáchđâymườibanăm,nhưngchitiếtnàykhôngđượcnhắctới.VớiCharlotte,tôinóirằngchuyênmụcgiaotếnênchứanhữngsaisótóngánh.Tahãy tiếp tục câu chuyệnkì lạnày.Khiđược sốphận chọnđềbạt từ

người thuênhà lên cươngvịngườiyêu,phải chăng tôi chỉ cảm thấychuachátvàghêtởm?Không.NgàiHumbertthúnhậnlàcócảmthấythinhthíchvìthóikiêucăngđượcphỉnhnịnh,títitrìumếnvàthậmchímộtthoánggợnhốihận lướtnhẹdọc lưỡigươmâmmưucủamình.Chưabaogiờ tôinghĩHazephunhânkhálốbịch,mặcdùcũngkháđẹp,vớilòngtinmùquángvàosựminhtriếtcủanhàthờvàcâulạcbộđọcsáchcủamình,vớilốiănnóikiểucách,với tháiđộ lạnh lùng,khinhbỉ,khắcnghiệtđốivớimộtbégáimườihaituổiđángyêu,lạibiếnthànhmộtconngườimấttựchủđếnthế,dễlàmtacảmđộngđếnthế,khitôivừađặttaylênnàng,điềuxảyratrênngưỡngcửaphòngLolita,nơinàngrunrẩybướcgiậtlùi,miệnglắpbắp“không,không,xinđừng.”Sựthayđổiấykhiếnnànghấpdẫnhơn.Nụcười,trướcđâygiảtạo,từbấy

giờtrởđitrởnênrạngrỡhàoquangcủatônsùngtộtđỉnh-mộtánhrạngrỡẩnchứamộtcáigìêmdịuvàươnướt,trongđótôingỡngàngnhậnramộtnétgiốnghệtcáivẻđờđẫn,ngơngácđángyêuhiệnrõtrênmặtLokhiemhể hả ngắmmột loại pha chế mới ở cửa hàng xôđa hoặc im lặng chiêmngưỡngnhữngbộquầnáođắt tiềncủa tôi,baogiờcũngmới toanhvừarakhỏi tiệmthợmay.Tôi thườngsaymêquansátCharlotte traođổivớimộtquíbàkhác,thanthởvềnhữngkhổnãocủabậclàmchamẹvàbiểulộtrên

gươngmặtcáivẻnhănnhóđặctrưngdântộcthểhiệnsựcamchịucủađànbà(mắttrợnngược,miệngrệchsangmộtbên),cáivẻmàtôiđãthấyởchínhLodướidạngtrẻthơ.Chúngtôiuốngvàilitrướckhiđinằmvàmenrưựutrợgiúptôimườngtượngracôcongáitrongkhivuốtvengườimẹ.Chínhcáibụngtrắngnày,năm1934,đãmangtiểunữthầncủatôilúcđócònlàmộtconcánhỏxíucoquắp.Cáimáitócđượcnhuộmrấtcẩnthận,khôcằnđốivớikhứugiácvàxúcgiáccủatôi,đôilúc,trêncáigiườngcótánche,dướiánhđènngủ,bỗngmangchútsắcmàu,nếukhôngphảilàchấtmềmmượt,củanhữngbúptócloănxoăncủaLolita.Trongkhithủdụngngườivợmớitoanh, nguyên cỡ củamình, tôi khôngngừng tựnhủ rằngđây làmứcgầnnhấttôicóthểtiếpcậnLolitavềphươngdiệnsinhhọc;rằngởtuổiLolita,Lottetừnglàmộtnữsinhđángthèmkhátnhưcongáimìnhbâygiờ,vànhưcongáiLolitasaunày.Tôibảovợtôimoitừdướimộtbộsưutậpgiày(cóvẻnhư,sinhthời,ôngHazerấtmêgiày)ramộtcuốnalbumbamươinămtuổiđểtôicóthểthấyLottehồinhỏnomnhưthếnào;vàmặcdùảnhchỉnhsángdởvàáováychẳngđẹpgì, tôivẫncóthểnhậnramộtdịbảnbanđầunhờnhạt của dáng hình Loiita, đôi chân, gò má, cái mũi hếch, Lottelita,Lolitchen

[91].

Nhưvậytôighémắtdòmquanhữnghàngràonămtháng,vàotậnnhữngcửasổnhỏ.Vàkhi,bằngnhữngvevuốtnồngnànmộtcáchthiểunãovàdâmđãngmộtcáchhồnnhiên,nàngvúcảđùitochuẩnbịchotôithựchiệnbổnphậnbanđêmcủamình,tôivẫnrángmộtcáchtuyệtvọngđểđánhhơivớtvát lấymộtchúthương tiểunữ thần trongkhi sụcquanhữngbụi rậmcủakhurừngâmuđangtànhéo.Tôikhôngthểtảvớiquívịngườivợtộinghiệpcủatôidịudàngcảmđộng

đếnmứcnào.Bữađiểmtâm,trongánhsángảmđạmcủanhàbếp,vớinhữngđồbằngcrômbóngloángvàtấmlịchtreocủaHợpDoanhĐồKimLoại,ởcáigócngồiăndễthương(rậpkhuôntheotiệmCoffeeShoppe,nơivàothờisinhviên,CharlottevàHumbertthườngđếngùnhau),nàngngồitrongchiếcáodàiđỏchốngkhuỷutrênmặtbànphủplastic,tìcằmtrênnắmtayvàđămđămnhìntôivớivẻâuyếmkhônchịunổitrongkhitôiđảmónjămbôngvàtrứngcủamình.ChodùgươngmặtcủaHumbertcóthểrúmróvìđaudâythầnkinh,dướimắtnàng,nóvẫnđuasắcđuasứcsốngđộngvớiánhnắngvàbónglálunglinhtrênmặttủlạnhtrắngtinh,vẻbựctứctrangnghiêmcủatôi,đốivớinàng,làimlặngcủatìnhyêu.Thunhậpítỏicủatôibổsungvàothunhậpcònkhiêmtốnhơncủanàngkhiếnnànghânhoannhưđượcmộttàisảnchóilọi;khôngphảivìtổngsốgộplại,làđủthỏamãnhầuhếtnhucầusinhhoạtởmứctrunglưu,màvìtrongmắtnàng,ngaycảđồngtiềncủatôicũng

lấp lánhcáima lực toát ra từnamtínhcủa tôi,vànàngnhìncái tàikhoảnchung của chúng tôi nhưmột đại lộ phươngNam giữa trưa,một bên rợpbóngmátvàbênkiamượtmà trảinắngđến tậnchân trờinhấpnhônhữngđỉnhnúihồng.Trongnămmươingàychungsốngcủachúngtôi,Charlottechồngchấtcác

hoạtđộngbằngcảnhiềunămgộplại.Tộinghiệpnàngdốcsứcvàomộtsốviệcmànàngđãtừbỏtừlâuhoặctrướcnaychưabaogiờthíchthúmấy,nhưthể(đểkéodàithêmnhữnggiọngđiệukiểuProust

[92])docướimẹcủacôbé

tôiyêu,tôiđãchophépvợtôilấylạiđượcdồidàothanhxuânquaủyquyền.Vớiniềmhàohứngcủamộtcôdâutrẻbìnhthường,nàngbắtđầu“chămsócnhà cửa”. Thuộc làu từng ngóc ngách – từ hồi tôi ngồi trên ghế theo dõitrongtưởngtượngtừngbướcđicủaLolitatrongnhà–từlâutôiđãthiếtlậpmộtthứquanhệtìnhcảmvớingôinhà,vớichínhcáixấuxí,bẩnthỉucủanó,nêngiờđây tôigầnnhưcó thểcảm thấycáicủanợnàyco rúm lạikhôngmuốnphảichịuđựngcuộctắmgộibằngvôivàngnhiềusắcđộtừvànglamđếnthổhoàng,mát-tít,vàngdabò...màCharlotteđịnhdànhchonó.ĐộiơnChúa, nàngkhôngbaogiờđi tới bước ấy, nhưngquả là nàngđã tiêumộtnăng lượng khổng lồ vào việc cọ rửa nhữngmàn cửa sổ, đánh xi nhữngthanhmỏngcủamànhcửakiểuVenise,mua thêmmànvàmànhcửamới,mangtrảlạicửahàngđểđổilấynhữngcáikhác,vânvânvàvânvân,trongmộtchuỗitươngphảnliêntụchếtnhoẻncườilạicaumày,hếtnghingờlạibĩumôi.Nàng chỉnhqua loanhững lớpvải crêton, vải sin bọcghế.Nàngthaymàu chiếc sofa - chiếc sofa thiêng liêngmà tại đó, có lầnmột bongbóngcủa thiênđườngđã từ từvỡ trong tôi.Nàng sắpxếp lại đồđạc - vàthích thú khi đọc thấy trongmột cuốn sách chuyên luận về nội thất, rằng“đượcphép tách rờimột cặp tủ com-mốtphòngkháchvớinhữngcâyđènđồngbộ”.CùngvớinữtácgiảcuốnNhàcủabạnchínhlàbạn,nàngrấtghétloại ghế nhỏ khẳng khiu và loại bàn cao lêu đêu. Nàng tin rằngmột cănphòngvớihàngloạtlớpgỗdàyphủtườngvàcửakínhchiếmnhiềudiệntíchlàmộtđiểnhìnhcủaloạiphòngnamtính,trongkhiđặcđiểmcủaphòngnữtínhlàcửasổnomthanhhơnvàgỗphủtườngmỏnghơn.Nhữngcuốntiểuthuyếttôithấynàngđọchồitôimớiđếnđây,giờđượcthaythếbằngnhữngca-ta-lônhiềuhìnhminhhọavànhữngsáchhướngdẫnbàitrínộithất.Nàngđặtmộthãngởsố4640ĐạilộRoosevelt,Philadelphia,làmmột“nệmlòxobọclụađamát,môđen312”chogiườngngủcủachúngtôi-mặcdùtôithấychiếcnệmcũvẫnkháêmvàđủbềnđểchịuđựngbấtkìtrọnglựcnào.LàngườimiềnTrungTây,giốngnhưôngchồngquácốcủamình,nàng

đếnsốngởthànhphốRamsdaleeấp,viênngọccủamộtbangmiềnĐông,

chưađủlâuđểquenbiếttấtcảnhữngngườitốtởđây.Nàngquensơsơôngnha sĩ vui tính sống trongmột thứ lâu đài gỗ ọp ẹp đằng sau bãi cỏ nhàchúngtôi.Tạimộtbữa tiệc tràởgiáoxứ,nàngđãgặpmụvợ“kênhkiệu”củataybuônđồcũ,chủnhâncủangôinhàtrắnggớmguốcxì-tin“thuộcđịa”ởgócphố.Thithoảng,nàng“sangthăm”MissOppositegià;nhưngcácphunhânquítộchơntrongsốnhữngbànàngthườngluitới,hoặcgặpmặttạicácbuổi liênhoanngoài trời,hoặccùngtròchuyệntrênđiệnthoại-cácmệnhphụđàicácnhưbàGlave,bàSheridan,bàMcCrystal,bàKnightvàmộtsốbàkhácxemrahiếmkhighéchơinàngCharlotteítaimàngtớicửatôi.Thậtvậy,cặpduynhấtmànàngcóquanhệthựcsựthântình,khôngchútarrière-pensée*(ẩný)hoặctínhtoánlợilộcgì,làvợchồngFarlow,họvừađicôngchuyện ở Chilê về đúng lúc để dự đám cưới của chúng tôi, cùng với vợchồngChatfield,vợchồngMcCoovàmộtsốngườikhác(nhưngkhôngcóPhunhânJunk

[93]hoặcPhunhânTalbotthậmchícònkênhkiệuhơn).John

Farlow làmột người đứng tuổi trầm lặng, lực lưỡngmột cách trầm lặng,thành côngmột cách trầm lặng trongkinh doanhđồ thể thao, cómột vănphòngởParkingtoncáchđâykhoảngsáumươicâysố;chínhanhtađãcungcấpđạnchokhẩuColtvàhướngdẫn tôicáchsửdụngtrongmộtcuộcdạochơitrongrừngvàomộtngàyChủnhật;anhcũnglàmộtluậtsưnghiệpdư-anhtủmtỉmcườinóivậy-vàđãxửlímộtsốvụviệcchoCharlotte.Jean,côvợtrẻ(vàlàemhọ)củaanh,làmộtcôgáichândài,taydài,đeokínhmàusặcsỡ,vớihaiconchóbốc,haibầuvúnhọnvàmộtcáimiệngrộngđỏthắm.Côvẽtranhphongcảnhvàchândung,vàtôicònnhớrấtrõcólần,trongmộtbuổicocktail, tôiđã trầmtrồkhenbứcchândungcôvẽcháugáimình,béRosalineHoneck,mộtbégáihồnghàođángyêutrongđồngphụcnữhướngđạosinh,đầuđộibêrêdạxanh,thắtlưngbằngbăngvảidàymàuxanh,vớinhữnglọntócduyêndángrủngangvai-thếlàJohnbỏtẩuthuốckhỏimiệngvà nói đáng tiếc làDolly (Dolita của tôi) vàRosaline lại rất kình nhau ởtrường,nhưnganhhivọng-và tấtcảchúng tôiđềuhivọng- làchúngsẽhiểu nhau hơn sau khimỗi đứa trở về từ trại hè củamình.Chúng tôi nóichuyệnvềnhàtrường.Trườnghọccónhữngưuđiểmvànhượcđiểmcủanó.“Dĩnhiên,quánhiềuthươngnhânởđâylàngườiÝ,”Johnnói,“nhưngmặtkhác,chúngtavẫncòntránhđược...““Tôimongsao,”Jeancười,ngắtlờichồng, “Dolly vàRosaline cùng qua kì nghỉ hè với nhau.”Đột nhiên, tôihìnhdungLotrởvềtừtrại-sạmnắng,nónghôihổi,phê,ngâyngất-vàsuýtòakhócvìđammêvànônnóngchờđợi.

19

XinnóithêmđôilờivềHumbertphunhântrongkhitìnhhìnhcòntốtđẹp

(chẳngbaolâu,sẽxảyramộttainạntệhại).Từđầu,tôiđãthấyởnàngmộtthiênhướngsởhữu,songtôichưabaogiờnghĩnànglạighenđiêncuồngđếnthếvớibấtcứcáigìkhácngoàinàngtrongđờitôi.Nàngbộclộmộtsựtòmòvôđộhunghãnvềquákhứcủatôi.Nàngmuốntôitáihiệntấtcảnhữngmốitìnhcủatôicốtbuộctôiphảinguyềnrủachúng,chàđạplênchúng,phủđịnhchúnghoàn toànnhưmộtkẻbộigiáo,đểbằngcáchđó,xóasạchquákhứcủatôi.NàngbắttôikểchonghevềcuộchônnhânvớiValeria,cốnhiêntôiphảinóiđólàmộtảđầnđộn;nhưngtôicũngphảibịarahànglôngườitình,hoặc thêmgiấmthêmớtvôkhối,để thỏamãnsự thích thúbệnhhoạncủaCharlotte.Để làmvui lòng nàng, tôi phải tặng nàngmột vựng tập ảnh vềđámnày,tấtcảđượcphânbiệtkhéoléo,theoquitắccủanhữngáp-phíchMĩgiớithiệuhìnhảnhnhữnghọcsinhnhỏtheomộttỉlệtinhvivềchủngtộc,vớiđộcmộtchúbé-chỉmộtchúbéduynhấtnhưngcựckìkháukhỉnh-damàusô-cô-la,mắttròn,hầunhưởchínhgiữahàngđầu.Vậyđó,tôiphôdiễncácmẻngcủamìnhvớinhữngnụcườiduyên,nhữnguốnéo-emtócvànguểoải,emtócnâubốclửa,emtócmàuđồngđầynhụcdục-nhưtrongmộtcuộctrìnhdiễnởthanhlâu.Tôicàngtrìnhbàycácemphàmtụcvàbìnhdânbaonhiêu,Humbertphunhâncàngkhoáibấynhiêu.Cảđời, chưabaogiờ tôi thú tộinhiềuđến thế, cũngchưabaogiờnhận

nhiềulờithútộiđếnthế.SựthànhthậtvàmộcmạccủaCharlottekhikểcáimànànggọi là“đời tìnhái”củamình, từnhữnghônhítsờsoạngđầutiênđếnnhữnggiápđấuphuthêtrêngiường,xétvềmặtđạođứcthìtươngphảnrõrệtvớinhữngbàyđặtdẻomỏcủatôi,nhưngvềmặtkĩthuậtthìhailoạttâm tình này là cùng loại vì cả hai đều hàm chứa cùngmột chất liệu (cảilươngsướtmướt,tâmphânhọc,tiểuthuyếtbaxu),từđótôixâydựngnhânvậtcủamình,cònnàngthìrútraphươngthứcbiểuđạt.TôirấtkhoáingheCharlotte kể vềmột số thói quen đặc biệt của ông Harold Haze đôn hậutrongquanhệtìnhdục,songnàngchotháiđộcườicợtcủatôilàkhiếmnhã;nhưngnếuthiếuchi tiếtđó, tự truyệncủanàngsẽchẳngcógì lí thú,cũngnhưviệcmổtửthinàngsaunàythôi.Tôichưatừngthấyngườiđànbànàophương phi khỏemạnh hơn nàng, bất chấp việc nàng áp dụng chế độ ănkiêngđểgiảmcân.NànghiếmkhinhắcđếnLolitacủatôi-thựctế,nàngítkểvềemhơnlà

về thằngbé sơ sinh tócvàng,nhạt nhòa, bức ảnh củanó loại trừmọi ảnh

khác, chiếm ngôi độc tôn như là vật trang trí duy nhất trong phòng ngủhoangvucủachúngtôi.Trongmộtmơmộngvôvị,nàngtiênđoánlàlinhhồnđứaconchếtyểusẽtrởlạitrầngiantrongthểxáccủađứabémànàngsẽsinhtronglầntáigiánày.VàmặcdùtôikhônghềcảmthấycógìđặcbiệtthôithúctôiphảicungcấpchodòngdõiHumbertmộtbảnsaocủasảnphẩmHarold(vớimộtcảmgiácloạnluânrạorực,tôiđãđiđếnchỗcoiLolitanhưconcủamình),tôivẫnnảyraýnghĩrằngmộtđợtởcữkéodàivớimộtcamổdạconđểlấythai,kéotheonhữngbiếnchứngkhác,sẽmanglạichotôicơhội được ởmộtmình với Lolita trongmấy tuần cũng nên - và nhồi nhétthuốcngủchotiểunữthầnlảđi.Ôi,rànhlànàngghétcongáimìnhthậmtệ!Điềumàtôithấyđặcbiệtđộc

địa làviệcnàng rất sốt sắngcấtcông trả lờinhữngbảncâuhỏi trongmộtcuốn sách ngu xuẩn (AGuide toYourChild’sDevelopment (Sách hướngdẫnchămlochosựpháttriểncủaconcái))xuấtbảntạiChicago,mànàngcó.Cáitròhềnàydiễnđidiễnlạinămnàysangnămkhác,vàcácbàmẹphảilập một thứ bảng liệt kê vào mỗi dịp sinh nhật con mình. Ngày 1 thángGiêng năm 1947, sinh nhật lần thứ mười hai của Lo, Charlotte Haze,née* (nhũdanh)Becker, đãgạchdướinhững tínhngữ sauđây,mười trêntổngsốbốnmươi,trongmục“nhâncáchcủaconbạn”:hunghãn,quậyphá,haychêbai,khôngđángtincậy,haynônnóng,haycáubẳn,tọcmạch,trễnải,tiêucực(gạchdướihailần)vàbướngbỉnh.Nàngbỏquabamươitínhtừcòn lại trongđócó:vuivẻ, sẵnsànggiúpđỡ,đầynghị lực,vânvân.Thậtđánggiận.Vớimộtsựthôbạoxalạvớibảnchấtdịudàngcủahiềnthêgiàulòngyêuthươngcủatôi,nàngtấncông,đậptơibờinhữngđồvặtvãnhcủaLo vương vãi ở nhiều chỗ khác nhau trong nhà để rồi nằm sững đó nhưnhữngchúthỏconbịthôimiên.Phunhânđônhậuđâucóngờrằngmộtbuổisángkia,khimộtcơnđaubụng(do tôi thử tìmcáchcải tiếnnướcxốtcủanàng)khiếntôikhôngthểtháptùngnàngđếnnhàthờ,tôiđãphảnbộinàngvớimộtchiếc tấtngắncủaLolita.Ấy làchưakể tháiđộcủanàngđốivớinhữngbứcthưcụccưngngonlànhcủatôigửivề!

MUMMYVÀHUMMY[94]

THÂNYÊU,Hivọnghaingườimạnhkhỏe.Rấtcảmơnvềhộpkẹo.Con(xóađirồilại

viếtlại)conđánhmấtchiếcáosăngđaycổchuitrongrừng.Mấyngàynay,ởđâyrét.Conchơivẻ.Thânyêu

DOLLY“Conbéđầnđộnđãbỏsótmộtchữtrướcchữvẻ

[95]”Humbertphunhân

nhận xét. “Cái săng đay ấy là toàn len đấy. Và em muốn mình đừnggửikẹochonómàkhônghỏiýkiếnem.”

20

Cómột con hồ trong rừng (HourglassLake - không như tôi đã viết sai

chínhtảởmấyđoạntrước[96]

)cáchRamsdalemấydặm,vàhồicuối thángBảy,khichúngtôithườngtớiđâyhàngngày,cómộttuầnrấtnóng.Giờđây,tôibuộcphảimôtả,vớimộtsốchitiếtnhàmchán,cuộcđibơichungcuốicùngcủachúngtôivàomộtbuổisángthứBanồngnực.Chúngtôiđểxeởmộtbãiđậuxekhôngxađườngcáivàtheoconđường

tắtquarừngthôngxuốnghồ;vừađi,CharlottevừakểlàChủnhậtvừarồi,JeanFarlow,vốnthíchtìmhiệuquảánhsánghiếmthấy(Jeanthuộctrườngpháihộihọacũ)bắtgặpLeslienhảyxuốngnước“trongtrangphụcgỗmun”(theolốinóichâmbiếmcủaJohn)vàonămgiờsáng.“Chắclànướclúcđólạnhlắm,”tôinói.“Đókhôngphảilàvấnđề,”ngườithânyêumệnhbạccủatôinóimộtcách

lô-gích.“Hắntakémthôngminh,mìnhthấykhông.Và,”nàngnóitiếp(theocái lốikiểucáchđặc trưngcủanàng,nóđãbắtđầutácđộngđếnsứckhỏecủatôi),“emcócảmgiácchắcchắnlàLouisenhàmìnhđãphảilònggãđầnđộnđó.”Cócảmgiác!“ChúngtôicócảmgiácDollychưalàmđượctốtlắm”,vân

vân(tríchtừmộtphiếuđiểmcủanhàtrường).ÔngbàHumbertbướctiếp,mìnhkhoácáochoàng,chânđidépxăngđan.“Mìnhbiếtkhông,Hum:emcómộtướcmơđầy thamvọng,”Humphu

nhânthốtra,đầucúithấp-ravẻngượngnghịuvìướcmơấy-nhưgiaohòavớimặt đấtmàu vàng hung. “Em rấtmuốn cómột hầu gái được đào tạochínhquinhưcôgáiĐứcmàvợchồngTalbotnhắcđến;vàchocôtatátúcluônởnhàmình.”“Làmgìcóchỗ,”tôinói.“Nào, nào,” nàng tủm tỉm cười giễu cợt, “chắc chắn là có đấy, chéri*,

mìnhđánhgiáthấpkhảnăngcủangôinhàHumbertrồi.ChúngtasẽxếpchocôtaởphòngcủaLo.Dùsao,emcũngđãcóýđịnhbiếncáihõmấythànhphòngdànhchokhách.Đólàphònglạnhnhấtvàtồitànnhấttrongnhà.”“Mìnhnóigìvậy?”tôihỏi,damặtởchỗlưỡngquyềncănglên(tôinhấn

mạnhchi tiếtnàychỉvìdacongái tôicũngphảnứngcáchđókhicócảmgiáctươngtự:khôngtin,ghêtởm,bựctức).“MìnhbốirốivìnhữngLiênTưởngLãngMạnchăng?”vợtôihỏi-ámchỉ

lầnđầutiênnàngchịuquihàng.“Chếttiệt,không,”tôinói,“tôichỉtựhỏilàmìnhsẽxếpcongáimìnhngủ

đâukhimìnhcókháchnghỉlạihoặcchohầugáiđếnở.”“À,”Humbert phunhânmỉmcười nói, vẻmơmộng, kéodài tiếng “À”

cùng lúc vớimột cái nhướnmày vàmột hơi thở nhẹ. “Em e rằng bé Lokhôngănnhậpgìvàođây,hoàntoànkhông.Từtrạihè,béLosẽđếnthẳngmột trườngnội trú tốt,cókỉ luậtnghiêmngặtvànềnếpgiáodục tôngiáothuầnthục.VàsauđólàĐạihọcBeardsley.Emđãdựliệutoànbộchuyệnấy,mìnhkhỏilo.”Nàngnói thêmrằngnàng,Humbertphunhânđây,sẽphảivượtquathói

biếng nhác thường lệ để viết thư cho em gái củaMiss Phalen dạy ở St.Algebra.Conhồchói lóaxuấthiện.Tôinói tôiphảiquay lại lấycặpkínhrâmđểquêntrongxevàsẽđuổikịpnàng.Xưanaytôivẫnnghĩvặnxoắnhaitayvàonhaulàmộtcửchỉgiảtưởng-

cólẽlàtàntíchtămtốicủamộtnghithứcnàođótừthờiTrungcổ;nhưngkhitôidấnsâuvàorừngđểchìmđắmtrongtuyệtvọngvàsuytưmộtcáchtuyệtvọng, thì chínhcái cửchỉ ấy (“lạyChúa,xinNgườihãynhìnnhữngxiềngxíchnày!”)làcáchbiểutỏcâmlặngsátđúngnhấtvớitâmtrạngcủatôi.NếuCharlottelàValeria,thìhẳntôiđãbiếtcáchratayxửlítìnhhuống;

và“ratay”làtừchínhxáctôimuốndùng.Vàothờixưatốtđẹp,tôichỉcầnvặncáicổtaygiòndễgãycủaValeriabéobệu(cáicổtaynàngchốngxuốngđấttrongmộtlầnngãxeđạp)làcóthểkhiếnnàngphảiđổiýngaylậptức.Nhưng vớiCharlotte thì không thể nghĩ đến bất kìmột hành xử nào theokiểuấy.Charlotte,ngườiphụnữMĩ tẻnhạtnày, làmtôisợ.Mơướcnôngnổicủatôi:lợidụngviệcnàngsaymêtôiđểkhốngchếnàng,làhoàntoànsailầm.Tôikhôngdámlàmđiềugìcóthểphươnghạiđếnhìnhảnhvềtôimànàngđãdựnglênđểtônthờ.Tôiđãquịlụynịnhbợnàngkhinànglànữgiámhộghêgớmkèkèbênngườiyêudấucủatôivàmộtcáigìkhúmnúmvẫncònlạidaidẳngtrongtháiđộcủatôiđốivớinàng.ChủbàiduynhấttôinắmgiữlàviệcnàngkhônghaybiếtgìvềmốitìnhquáigởtôidànhchobéLocủanàng.Nàngkhóchịukhi thấyLo thích tôi; nhưngnàngkhông thểđoánđượctìnhcảmcủatôi.GiánhưvớiValeriathìtôiđãcóthểnói:“Này,nàngbéongungốc,c’estmoiquidécide*(chínhtamớilàngườiquyếtđịnh)cáigì là tốtchoDoloresHumbert.”VớiCharlotte, thậmchí tôicònkhôngthểnói(dùlàvớigiọngnhẹnhàngđểlấylòng):“Thứlỗichotôi,mìnhyêuquí,tôikhôngđồngý.Chúngtahãychocôbémộtcơhộinữa.Hãyđểtôikèmcặpriêngnókhoảngmộtnămgìđó.Chínhmìnhchảđãcólầnbảotôithếlàgì…”Thựctế,tôikhôngthểnóivớiCharlottebấtcứđiềugìvềLomàkhông lộ timđencủamình.Ôi,quívịkhông thể tưởng tượngđược (cũngnhưtôitrướcđâychẳngbaogiờtưởngtượngđược)nhữngphụnữmộtmực

giữnguyêntắcấylànhưthếnàođâu!Charlottevốnkhônghềnhậnthấytínhgiảtrácủamọiquiướcvàquitắcứngxửthườngnhật,củathựcphẩmcũngnhưsáchvở,củanhữngngườinàngsaymê,nhưngnàngsẽlậptứcpháthiệnraâmsắcgiảdốitrongbấtcứđiềugìtôinóinhằmgiữLolạibêntôi.Nànggiốngnhưmộtnhạcsĩmàtrongđờithườngcóthểlàmộtkẻphàmphutụctửbỉổi,khôngcólấymộtxunhãthứcvàtếnhị,nhưngtrongâmnhạc,thìnhậnđịnhchínhxácmộtcáchmaquái,nghecực tinh,khôngđể lọtmộtnốtsainào.MuốnđậptanýchícủaCharlotte,tôiắtphảiđậptantráitimnàng.Nếutôiđậptantráitimnàng,hìnhảnhtôitrongnàngcũngsẽtanluôn.Nếutôinói:“HoặclàmìnhđểtôithỏanguyệnvớiLolitavàgiúptôigiữkínchuyện,hoặclàchúngtachiatayngaylậptức,”nàngsẽtáinhợtnhưmộttượngnữbằngthủytinhmờvàchậmrãitrảlời:“Đượcthôi,dùmìnhcónóithêmhaybớtgì,đâycũnglàkếtthúc.”Vàsẽlàkếtthúcthựcthụ.Hiệntìnhlàbếtắcnhưvậyđó.Tôicònnhớkhiđótôiquayvềtớibãiđậu

xe,vốcmộtvốcnướccómùigỉsắt,uốngừngựcnghiếnngấunhưthểnócóthểmanglạichotôisựthôngtuệmàunhiệm,sứctrẻ,tựdo,mộtnànghầutíhon.Hồilâu,tôingồibênmộtcáibànthôsơ,mìnhkhoácchiếcáochoàngmàutía,chânbủnrủn,dướirặngthôngrìrào.Khôngxađó,haithiếunữmặcsoọcvàxuchiêngbướcratừmộtkhoangvệsinhlốmđốmnắng,cóghichữ“Women(nữ)”.Miệngcầnmẫnnhaikẹocaosu,Mabel(haydiễnviênđóngthếMabel)lơđãngcưỡilênmộtchiếcxeđạpvàMariavừahấttócđểxuaruồivừangồilênpoóc-ba-ga,haichângiạngra;vàngậtngưỡng,chậmrãi,lãngđãng,họhòalẫnvàoánhnắngvàbóngrâm.Lolita!Chavàcongáihòatan vào những cánh rừngnày.Giải pháp tự nhiên là xóa bỏHumbert phunhân.Nhưngbằngcáchnào?Conngườikhôngaicóthểlàmmộtcuộcámsáthoànhảo;nhưngsựtình

cờmaymắn thìcó thể.TừngcóvụgiếtmộtMmeLacournàođó,mộtvụkhét tiếng ở Arles, miền Nam nước Pháp, vào cuối thế kỉ trước.Một kẻkhôngrõtungtíchcaokhoảngmộtméttámmươi,đểrâu,màsaunàyngườitađoán làngười tìnhbímậtcủaphunhânđó;mộthômkhônglâusaukhinàngcướiđạitáLacour,giữaphốđôngnghịt,xịchtớiđâmchếtnàngbằngba nhát dao trong khi viên đại tá, một người nhỏ thó dáng dấp nhưmộtconchóbò,níulấycánhtaykẻsátnhân.Domộtsựtrùnghợpkìdiệutuyệtvời,đúnglúckẻhànhthíchđangcốgỡkhỏihàmôngchồngnhỏcongiậndữ(trongkhimấykẻhiếukìxáptới),mộtgãkìquặcngườiÝtrongcănnhàgầnđónhấtngẫunhiênlàmnổtungmộtloạithuốcnổgãđangmàymò,vàlậptức,conphốbỗngbiếnthànhmộtkhốihỗnloạn,nàokhói,nàogạchrơivỡ,nàongườichạynhốnnháo.Vụnổkhônglàmaibịthương(ngoạitrừđạitáLacourdũngcảmbịquậtngã);nhưngngườitìnhquyếtchíbáothùthì

chạythoátcùngđámngườichạytháothânkhác-vàsốngsungsướngđếnhếtđời.Hãythửxemđiềugìxảyrakhibảnthânkẻhànhthíchlênkếhoạchcho

cuộcámsáthoànhảocủamình.TôiđixuôivềphíaHồHourglass.Nơichúngtôivàmấycặp“uyênương”

khác(vợchồngFarlow,vợchồngChatfield)xuốngtắmlàmộtthứvụngnhỏ;Charlottecủatôithíchchỗnàyvìnógầnnhưlàmột“bãibiểntư”.Địađiểmchínhđểtắm(hayđể“chếtđuối”nhưtờNhậtbáocủathànhphốđãcólầnnói)ởphầnbêntrái(phíaĐông)củađồnghồcát,khuấtkhỏitầmnhìntừchỗcáivụngnhỏcủachúngtôi.Bênphảichúngtôi,rừngthôngnhườngchỗchomộtvùngđầmlầyhìnhvòngcungmàởbờđốidiện,rừnglạitiếptụctrảidài.Tôingồixuốngbênvợtôilặnglẽkhôngmộttiếngđộng,đếnnỗinànggiật

mình.“Chúngmìnhcóxuốngtắmkhông?”nànghỏi.“Mộtphútnữachúngmìnhsẽxuống.Hãyđểtôitheonốtmộtmạchsuy

nghĩ.”Tôisuynghĩ.Hơnmộtphúttrôiqua.“Tốt.Nào,xuốngtắmthôi.”“Emcóởtrongmạchsuynghĩấykhông?”“Chắcchắnlàcórồi.”“Emhivọngthế,”Charlottevừanóivừabướcxuốnghồ,chẳngmấychốc

nướcđãtớicặpđùiphốpphápnổidagàcủanàng;vàrồi,chắphaibàntayxòera,mímchặtmiệng,mặtxấuhẳnđivìcáimũcaosuđen,Charlottelaomìnhvềphíatrướcđánh“tùm”mộtcái.Chúngtôibơichầmchậmraxabờ,trongánhlấplánhcủamặthồ.Bênkia,cáchchúngtôiítnhấtlànghìnbướcchân(nếungườitacóthểđi

trênmặtnước),tôicóthểnhậnradánghìnhnhỏxíucủahaingườiđànôngđanghùnghụclàmviệcnhưhaiconhảilitrêndảibờcủahọ.Tôibiếtđíchxáchọlàai:mộtcảnhsátvềhưugốcBaLanvàmộtthợốngnướccũngđãvềhưu,ngườisởhữutoànbộgỗcâyởphíabênấycủahồ.Vàtôicũngbiếthọđangbắttayvàoxâymộtbếnphà,chỉcốtchơivuichođỡbuồn.Nhữngtiếng gõ đập vọng đến chúng tôi nghe có vẻ to hơn gấp bội những gìmànhữngcánhtayvàdụngcụtíhonkiacóthểphátra;thậtvậy,ngườitangờrằngđạodiễncủanhữnghiệuquảsiêuthanhấyđãmâuthuẫnvớingườiđiềukhiểnconrối,nhấtlàvìtiếngầmcủamỗicúđậpnhỏnhoibaogiờcũngđếnsautiếpnhậncủathịgiác.Dảicáttrắngtoenhoẻnnơibãitắm“củachúngtôi”–từđó,lúcnàychúng

tôiđãraxahơnmộtchútđểđếnchỗnướcsâu-vàobuổisángnhữngngàylàmviệc,thườngvắngngắt.Chẳngcóaingoàihaibóngngườinhỏxíubận

rộnởbờbênkiavàmộtchiếcmáybaytưnhânmàuđỏthẫmđangvèvètrênđầurồibiếnmấttrongbầutrờixanhthămthẳm.Khungcảnhquảlàhoànhảochomộtcuộcmưusátchớpnhoángsủibongbóng,vàđâylàđiểmtinhtế:vịtrícủanhânviênluậtphápvàngườiquảnlínướcvừađủgầnđểchứngkiếnmột tai nạn, song lại vừa đủ xa để không thể nhận ra đó là một tội ác.Họởđủgầnđểnghe thấy tiếngmộtngười tắmđanghoảnghốtvungchânđậptay,gàothét,mongcóaiđếngiúphắncứuvợhắnsắpchếtđuối;vàhọởquáxađểcóthểthấyrõ(nếuhọtìnhcờnhìnquásớm)làngườiđangbơiấykhônghềhoảnghốtmàđangdìmđạpvợhắndướichânchođếnchết.Tôicònchưađếncáibướcấy;tôichỉmuốnđểquívịthấymuốnlàmđiềuđóthậtdễợtvàkhungcảnhlàxiếtbaothuậnlợi!VậythìCharlottevẫnđangtiếptụcbơimộtcáchvụngvềcầnmẫn(nànglàmộtnữnhânngưrấtxoàng)nhưngkhôngphảilàkhôngthíchthú,mộtsựthíchthúcóphầntrangnghiêm(namnhânngưcủanàngchẳngđangởbêncạnhnàngđósao?);vàtrongkhi,vớiđộsángsuốtlạnhlùngcủamộthồitưởngsaunày(quívịbiếtđấy-cốnhìnsựviệcbằngconmắtphụchiệncủatrínhớ), tôiquansátbộmặtướtdẫm,trắngbóngcủanàngchẳngsạmđiđượcmấytímặcdùnàngđãracôngtắmnắng,đôimôinhợtnhạt,cáitrándôtrầntrụi,cáimũđennịtchặtvàcáicổướtphốppháp,tôibiếtrằngmìnhchỉcầntụtlạisau,hítmộthơithậtsâu,rồitúmlấymắtcáchânnàng,lặnxuốngthậtnhanhcùngcáixácbịtôicầmtù.Tôi nói cái xác là vì: bất ngờ, hoảng sợ và thiếu kinh nghiệmắt sẽ khiếnnàngtứcthìnuốtvàohànglítnướchồđộchại,trongkhitôicóthểtrụlâuítnhất là trọnmộtphútdướinước,mắtvẫnmở.Cửchỉ sát hại ấyxoẹtmộtphátnhưcáiđuôicủamộtvìsaođổingôiquatấmmànđencủatộiácmàtôiđang trù tính.Nógiốngnhưmộtvởba lêcâmkinhhoàng,namdiễnviênnắmchânvũnữvà laovútquakhoảng tranh tối tranh sáng lấp loángnhưnước.Tôi có thểngoi lênđểhớpmột ngụmkhôngkhí trongkhi vẫndìmnàngdướinước,rồilạilặntiếpkìchođủsốlầncầnthiết,vàchỉkhinàohạmàndứtđiểmhẳnvớinàng,tôimớitựchophépmìnhkêucứu.Và,khoảnghaimươiphútsau,khihaiconrốikiamỗilúcmộtlớndầnlêntrênmộtconthuyềnmới sơn lạiđượcmộtnửa,chèo tớinơi, thìHumbertHumbertphunhân tội nghiệp, nạn nhân củamột cú chuột rút haymột cơn nghẽn độngmạchvành,hoặccảhai,đãtrồngcâychuốitrênlớpbùnđennhưmựcởđộsâumườimétdướimặthồHourglasstươinắng.Thật đơn giản, phải không? Nhưng, bà con biết không - tôi không thể

quyếtđịnhlàmthếđược.Nàngbơibêncạnhtôi,mộtconhảicẩuvụngvề,đầylòngtincậy,vàtấtcả

lô-gíchcủađammêthétvào tai tôi:Đâychính là thờiđiểmthíchhợp!Vàrành là tôi không thể, bà con ạ! Lặng lẽ, tôi quay vào bờ và trang trọng,

ngoanngoãn,nàngcũngquayvàotheo.Địangụcvẫnthétlênlờikhuyêncủanótrongkhitôivẫnkhôngthểquyếtđịnhdìmchếtconngườitộinghiệptobéovàtrơntuộtkia.Tiếngthétmỗilúcmộtxatrongkhitôinhậnchânrasựthậtđángbuồnlà:cảngàymailẫnngàythứSáucũngnhưbấtcứngàyhoặcđêm nào, tôi đều không thể quyết định kết liễu đời nàng. Ôi, tôi có thểmường tượngmìnhđánhvàongựcValeriađếnxệchxẹođôibầuvú,hoặclàmđauảbằngcáchnàokhác-và,vớimộtđộrõnétkhôngkém,tôicóthểhìnhdungmìnhbắnvàobụngdướingườitìnhcủaả,khiếnhắnkêu“ối!”vàngồiphịchxuống

[97].NhưngtôikhôngthểgiếtCharlotte-nhấtlàkhimàsự

thể,nhìnchung,cólẽkhôngđếnnỗituyệtvọngnhưtôitưởngkhimớithoạtcaumắt

[98]nhìn,hồiđầubuổisángkhốnnạnnày.Vàchodùtôicógantúm

lấybànchânchắckhỏequẫyđạpcủanàng;nhìnthấycáivẻkinhngạccủanàng,nghethấycáigiọnghãihùngcủanàng;chodùtôicóthểvượtquatrótlọtthửtháchấy,thìbóngmacủanàngcũngsẽámảnhtôisuốtđời.Nếuđâylànăm1447, thayvìnăm1947,có lẽ tôiđãcó thểđánhlừabảnchấthiềnhòacủamìnhbằngcáchchonànguốngmộtloại thuốcđộccổđiểnnàođóchắtratừmộtviênmãnãorỗng,mộtthứbùangảimanglạicáichếtêmdịu.Nhưng trong cái kỉ nguyên trung lưu tọc mạch của chúng ta, sự việc sẽkhôngdiễnratheocáchnóthườngdiễnratrongnhữnglầusongáctíacủaquá khứ. Ngày nay, anh phải làmột nhà khoa học nếumuốn giết người.Không, không, tôi khôngphải là nhà khoa học, cũng chẳngphải là kẻ sátnhân.Thưaquíbàquíông trongđoànbồi thẩm,những tộiphạm tìnhdục,thèmkhátquanhệthểxácvớimộtbégáitheomộtcáchnàođó,rạorựcđếnđộsướngrênlên,nhưngkhôngnhấtthiếtlàgiaohợp,đaphầnlànhữngkẻvôtíchsự,bấttúc,thụdộng,rụtrè,nhữngkẻchacăngchúkiếtchỉcầuxincộngđồngchohọđượcphéptheođuổicáchhànhxửgọilàdịthườngnhưnghồnhưvôhạicủahọ,đượcphépkínđáoduytrìtíchúthànhvitìnhdụctráithói,vừanóngbỏngvừaướtátcủahọ,màkhôngbịcảnhsátvàxãhộitrấnáp.Chúngtôikhôngphảilànhữngtênquỉdâmdục!Chúngtôikhônghiếpdâmnhưđámbinhsĩhảohớn.Chúngtôilànhữngngườihàohoaphongnhãbấthạnh,hiềnhòavớiđôimắtchótiunghỉu,đãhộinhậpđủmứcvớicộngđồngđểbiếtkiềmchếxungđộngcủamìnhtrướcmặtnhữngngườilớntuổi,nhưngsẵnsàngđổinhiều,nhiềunămsống lấymộtcơhộichungđụngvớimột tiểu nữ thần. Xin nhấnmạnh rằng chúng tôi tuyệt đối không phải lànhữngkẻgiếtngười.Thisĩkhônggiếtbaogiờ.Ôi,Charlottetộinghiệpcủatôi,đừngcócămghéttôi,từbầutrờivĩnhcửucủamình,giữamộtthuậtgiảkimvĩnhcửucủanhựađườngvàcaosuvàkimloạivàđá-nhưngđộiơnChúa,khôngcónước,khôngcónước!

Tuynhiên,chỉthiếumộtchútxíunữathôi,phảikháchquanmànóivậy.Vàbâygiờđếncâuchuyệnngụ-ngôn-tội-ác-hoàn-hảocủatôi.Chúng tôi ngồi xuống trên những chiếc khăn tắm trong ánh nắng khát.

Nàngnhìnquanh,nớilỏngxuchiêngvàxoayngườinằmsấpbụngchocáilưngcócơhộihưởngbữatiệcnắng.Nàngnóinàngyêutôi.Nàngtrútmộttiếngthởdàirõsâu.Nàngvươntay,lầntìmthuốclátrongtúiáochoàngtắm.Nàngngồidậyvàhútthuốc.Nàngnhìnkĩbờvaiphảicủamình.Nàngbanchotôimộtcúhôntấnbằngcáimiệnghánhảkhói.Bấtthìnhlình,từđámcâythôngvàbụirâmphíatrên,theobờdốccủacồncátđằngsauchúngtôi,lănxuốngmộthònđá,rồimộthònnữa.“Cáilũnhócdòmtrộmghêtởm,”Charlottenói,ápchặtcáixuchiêngto

mênh mông vào ngực và lại nằm sấp xuống. “Em phải mách PeterKrestovski

[99]mớiđược.”

Từchỗconđườngmònđâmrabãitắm,vẳngđếnmộttiếnglạoxạo,tiếngchânbước,vàJeanFarlowvớichiếcgiávẽcùngđồnghềđixuống.“Chịlàmchúngtôihếthồn,”Charlottenói.Jeannóivừarồinàngởtrênkia,náutrongmộtlùmcâyláxanhrờn,do

thámthiênnhiên(bọndothámthườngthườngbịxửbắn),cốhoànthànhmộtbứctranhphongcảnhhồ,nhưngnóchẳngrasao,nàngchẳngcótítàinăngnào (điều này thì quá đúng) - “Còn anh,Humbert, anh đã bao giờ thử vẽchưa?”Charlotte,vốnhơighenvớiJean,bènhỏiliệuJohncóđếnkhông.Cóchứ.HômnayJohnvềnhàăn trưa.TrênđườngđếnParkington,anh

thảJeanởđâyvàsẽđếnđónnàngtrongchốclát.Buổisángnaythậtlàđẹp.Nàng luôn có cảm giác là đã phản bội Cavall vàMelampus

[100] vì đã để

chúngbịxíchởnhàvàomộtngàylộnglẫynhưthếnày.JeanngồixuốngcátgiữaCharlottevà tôi.Nàng tamặcquần soọc.Đôi chândài rámnắngcủanàng,đốivớitôi,cũnghấpdẫnnanánhưchânmộtconngựacáimàuhạtdẻvậy.Khicườithìphôhếtlợira.“Thiếuchútnữathìtôiđưacảhaianhchịvàobứctranhhồcủatôi,”nàng

tanóilớn.“Thậmchítôinhậnthấyđôiđiềumàanhchịbỏquakhôngđểý.Anh(vớiHumbert),anhcóđeođồnghồởcổtay,đúngthế,thưangài,rànhlàcó.”“Waterproof

[101],”Charlottekhẽnói,chúmmôinhưmồmcá.

JeannắmcổtaytôiđặtlênđầugốimìnhvàngắmnghíamónquàtặngcủaCharlotte,rồiđểlạibàntaycủaHumbertlêncát,lậtngửalên,“Từchỗchịcóthểnhìnthấymọithứ,”Charlottenhậnxétmộtcáchđỏm

dáng.

Jeanthờdải,“Cólầntôithấyhaiđứatrẻ,mộttraimộtgái,làmtìnhngayđâyvàolúcmặttrờilặn.Bóngchúngtonhưngườikhổnglồ.VàcònchuyệncáigãTomsonlúcrạngsángnữachứ.Lầnsau,chưachừngtôiđượcthấylãobéoIvor

[102]trongtrangphụcngà

[103]cũngnên.Đúnglàmộttayngônglập

dị,cáilãonày.Bữatrước,lãokểchotôinghemộtcâuchuyệncựckìtụctĩuvềngườicháutraicủalão

[104].Hìnhnhư…”

21

Cáithóiquenlầmlìimlặngcủatôikhiphậtý,haynóichođúnghơn,cái

lạnh lùng kết thành vẩy bao quanh im lặng phật ý của tôi, thường làmValeriasợmấtvía.Côảthườngkhócthútthít,rênrẩmnói:”Cequimerendfolle,c’estquejenesaisàquoitupensesquandtuescommeҫa*(Điềulàmemphátđiên,làemkhôngbiếtanhnghĩgìkhianhnhưthếnày).”TôithửgiởvõimlặngvớiCharlotte-vàđểxuatanimlặngcủatôi,nàngchỉtiếptụclíulo,hoặcxoanựngcằmtôi.Mộtphụnữkìdiệu!Nếutôirútvềcănphòngcũcủamình,giờđâyđãcảibiếnthànhmột“thưphòng”hẳnhoi;lúngbúngviệncớrằngdùsaocũngphảiviếtmộttácphẩm,Charlottevẫnvuivẻtiếptục tranghoàngnhàcửa,buônchuyện trênđiện thoại,viết thư.Từcửa sổphòngmình,quavòmlácâydươngrunrẩybóngloáng,tôicóthểnhìnthấynàngsangbênkiađường,sungsướngbỏbứcthưviếtchoemgáicủaMissPhalenvàohòmthưbưuđiện.Cáituầnlễlácđáctừngcơnmưaràoxenvớibóngrâmtiếpsaulầncuối

cùngchúngtôiđếnnhữngbãicátbấtđộngcủaHồHourglass làmột trongnhữngtuầnlễảmđạmnhấttôicònnhớđược.Rồivụtđếnhai,batiahivọngmờnhạt-trướcđợtbừngnắng

[105]tốihậu.

Tôichợtnghĩmìnhcómộtbộóctinhtườnghoạtđộngngonlành,tạisaokhôngtậndụngnó?Tuykhôngdámcanthiệpvàonhữngkếhoạchcủavợtôiliênquanđếncongáinàng(đangmỗingàymộtấmnónghơn,rámnắnghơntrongthờitiếtđẹpởnơixabiềnbiệt),nhưngchắcchắntôicóthểnghĩramộtphương sách chung chungnàođóđể tựkhẳngđịnhmìnhmột cách chungchungnàođókhảdĩhướng tớimộtcơhộiđặcbiệt saunày.Mộtbuổi tối,chínhCharlottemớmchotôikhởiđầucơhộiấy.“Emcómộtbấtngờchomìnhđây,”nàngvừanóivừanhìntôibằngcặp

mắtâuyếmbên trênmột thìaxúp.“Mùa thunày,haichúngmìnhsẽsangAnh.”Tôinuốtựcthìaxúpcủamình,chùimôibằngtờgiấyănmàuhồng(Ôi,

làmsaoquênđượcloạikhănănmátrượisangtrọngcủakháchsạnMirana!)vànói:“Tôicũngcómộtbấtngờchomình,mìnhyêuquí.Haichúngtasẽkhông

điAnh.”“Tạisao,cóchuyệngìvậy?”nàngnóivớivẻkinhngạchơncảtôidựtính,

nhìntaytôi(tôiđangbấtgiáchếtgấplạixé,hếtvònhàulạixévụntờgiấyănmàuhồngvôtội).Tuynhiên,vẻmặttươicườicủatôilàmnàngantâm

phầnnào.“Chuyệnrấtđơngiảnthôi,” tôiđáp.“Ngaycảtrongnhữnggiađìnhhòa

thuậnnhất,nhưgiađìnhchúngtađây,cũngkhôngphảimọisựđềudopháinữquyếtđịnh.Cómộtsốđiềumàquyềnquyếtđịnhthuộcvềngườichồng.Tôihoàntoàncóthểtưởngtượngđượcnỗirạorựccủamình,mộtcôgáiMĩkhỏemạnh,khivượtĐạiTâyDươngtrêncùngmộtcontàubiểnvớiLadyBumble - hay Sam Bumble, ông Vua Thịt Đông Lạnh, hay một ả điếmHollywoodnàođó.Vàtôikhôngchútnghingờrằngmìnhvớitôisẽtạonênmộttấmáp-phíchngonlànhquảngcáochoHãngDuLịchkhiđượctrunglênảnh-mìnhthìmắttrònmắtdẹt,tôithìcốkiềmchếlòngngưỡngmộ-nhìnngắm những gã Lính Canh Cung Điện, hoặc Cận Vệ Đỏ Sẫm, hoặc cácBeaverEater

[106],hoặcnhữngdanhxưnggìgìnữachảbiết.Nhưngtôiđây

lạidịứngvớichâuÂu,kểcảlãobàAnhquốcvuivẻ.Nhưmìnhbiếtrõđấy,CựuLụcĐịaruỗngnátchẳnggợichotôigìkhácngoàinhữngliêntưởngsầunão.Khôngmộtảnhmàuquảngcáonàotrongnhữnghọabáocủamìnhcóthểthayđổiđượctìnhhìnhđâu.”“Mìnhyêuquí,”Charlottenói.“Emthựcsự…”“Không,khoanchútđã.Vấnđềnàychỉlàthứyếu.Điềutôiquantâmlà

mộtxuhướngchung.Khimìnhmuốn tôi quanhữngbuổi chiều tắmnắngtrênHồthayvìlàmcôngviệcchínhcủatôi,tôivẫnvuivẻnhuợngbộđểtrởthànhmộtchàngtraidađồnghunngờingờichomìnhvuilòng,thayvìtiếptụclàmộtnhànghiêncứuvà,chậc,mộtnhàgiáodục.KhimìnhđưatôiđếnchơibàibridgevàuốngrượubourbonvớivợchồngFarlowdễ thương, tôingoanngoãnđitheo.Không,khoanđã,tôixinmình.Khimìnhtranghoàngnhàcửa, tôikhôngcanthiệpvàonhữngdựtínhcủamình.Khimìnhquyếtđịnh-khimìnhquyếtđịnhmọi thứchuyện,cóthểtôiphầnnàokhôngtánthànhhoặcbấtđồnghoàntoàn-nhưngtôikhôngnóigì.Tôibỏquacáilẻtẻ,nhưngtôikhôngthểbỏquacáichung.Tôithíchđượctuânlệnhmình,nhưngmỗitròchơiđềucóluậtcủanó.Tôikhôngcáugiận.Tôikhônghềcáugiậnđâu.Mìnhđừngcólàmthế.Nhưngtôilàmộtnửacủacáigiađìnhnàyvàtôicómộttiếngnóituynhỏnhưngrõrành.”Nàngđếnbên tôi,quìgốivàchậmrãinhưngrấtkiênquyết lắcđầu, tay

quắp chặt lấy quần tôi. Nàng nói nàng đã không hiểu ra. Nàng nói tôi làngườicaiquảnnàng,làchúatrờicủanàng.NàngnóiLouiseđãđikhỏi,vậychúngmìnhhãylàmtìnhngaylậptức.Nàngnóitôiphảithathứchonàng,kẻonàngchếtmất.Sự kiện nhỏ nhoi này khiến tôi vô cùng phấn khởi. Tôi nhẹ nhàng bảo

nàngđâykhôngphảivấnđềcầuxinthathứ,màlàthayđổicungcáchhành

xử.Tôiquyếtđịnh tậndụngưu thếcủamìnhvàdànhnhiều thờigian táchriêngra,trầmngâm,vàviếttiếpcuốnsách-hoặcítralàgiảvờlàmviệc.Cái“giườnggấp”trongphòngngủcũcủatôitừlâuđãđượccảibiếnthành

sofa, điều vốn luôn luôn là tâm nguyện của nàng, và ngay từ buổi đầu ởchungnhà,Charlotteđãbáo trướcvới tôi rằngdầndàcănphòngsẽchínhthứcbiếnthành“sàohuyệtvănsĩ”.HaingàysauSựkiệnAnhquốc,tôiđangngồitrongmộtchiếcghếbànhmớirấttiệnnghi,vớimộtcuốnsáchlớntrênđùi, thìCharlottegõcửabằngngóntayđeonhẫnvà lữngthữngbướcvào.ĐộngtáccủanàngsaomàkhácvớiLolitacủatôinhữnglầnemđếnthămtôitrongchiếcquầnjeansnhớpbẩnthânyêu,ngàongạtmùivườncâycủaxứsởtiểunữthần;vụngvềvàduyêndángkìlạ,thoángchútđồibại,áosơmimấykhuydướikhôngcài.Tuynhiên,xinquívịchotôithưađôiđiều.Đằngsaucái trơ tráocủaHaze-BévàcáiđĩnhđạccủaHaze-Lớn,chảyrócráchmộtdòngnhỏsinhkhírụtrè,vớicùngmộtvị,cùngmộttiếngthìthầm.MộtbácsĩvĩđạingườiPhápcólầnnóivớichatôirằngởnhữngngườibàcongầngũi,tiếngòngọcnhỏnhấttrongdạdàycũngcócùngmột“giọng”.VậylàCharlottelữngthữngbướcvào.Nàngcảmthấykhôngphảimọisự

đềuổngiữahaichúngtôi.Đêmhômtrước,vàcảđêmhômtrướcnữa,vừalêngiường,tôiđãgiảvờngủvàrồisángtinhmơđãtrởdậy.Rấtdịudàng,nànghỏinàngcólàmtôibị“ngắtquãng”không.“Lúc này thì không,” tôi đáp, lật giở tập C của bộ The Girl’s

Encyclopaedia(Từđiểnbáchkhoatoànthưvềcongái)đểxemmộttấmảnhinở“mépdưới”,theocáchnóicủadânnhàin.Charlotteđitớimộtcáibànnhỏbằnggỗđàohoatâmgiảcómộtngănkéo.

Nàngđặttaylênmặtbàn.Cáibànnhỏrànhlàxấu,nhưngnóđâucólàmgìnàng.“Từ trước đến giờ, emvẫnmuốnhỏimình,” nàngnói (nghiêm túc chứ

khôngđiệuđàng),“tạisaocáicủanợnàycứphảikhóa?Mìnhcầnnóởtrongphòngnàyà?Nócụcmịchkinhkhủng.”

“Đểchonóyên,”tôinói.TôiđangcắmtrạiởScandinavia[107]

.“Cóchìakhóakhông?”“Bímật.”“Ôi,Hum…”“Đểcấtgiấunhữngláthưtình.”Nàngnhìntôitheocáikiểunhìncủaconnaibịthươngkhiếntôilộnruột,

vàrồi,phânvânkhôngbiếttôinóithậthayđùa,hoặclàmthếnàođểtiếptụccâuchuyện,nàngđứngsữngsuốtmấytrang(Campus

[108],Canada,Candid

Camera[109]

,Candy[110]

),mắt dán vào ô kính cửa sổ chứ không phải nhìnxuyênquanó,gõnhữngmóngtaysắcmàuhồngvàanhđàolênmặtkính.Liềnsauđó(đếnCanoeing

[111]hoặcCanvasback

[112]),nàng thủng thẳng

đếncạnhghếcủatôivànặngnềgieomìnhtrongbộđồtuýtxuốngtayghế,làm tôi ngập trongmùi nước hoamà người vợ đầu của tôi thường dùng.“PhảichăngĐứcôngthíchquamùathuởđây?”nànghỏi,chỉngónútvàomộttấmhìnhchụpcảnhmùathuởmộtbangbảothủmiềnĐông.“Tạisao?”(rấtrànhrọtvàchậmrãi).Nàngnhúnvai.(CólẽHaroldxưathườngđinghỉvàothờigiannày.Mởđầumùasăn.Phảnxạcóđiềukiệncủanàng).“Emnghĩembiếtchỗđólàởđâu,”nàngnói,ngóntayvẫnchĩavàotấm

hình.“Emnhớởđócómộtkháchsạn,EnchantedHunters[113]

,nghecổmàhayhay,phảikhông?Vàđồănthìngonnhưmơ.Vàkhôngaiquấyrầyai.”Nàngchàmávàotháidươngtôi.Valeriađãsớmtừbỏcửchỉâuyếmnày.“Tốinaymìnhcóthíchănmóngìđặcbiệtkhông,mìnhyêu?JohnvàJean

látnữasẽghésangđấy.”Tôiđáplạibằngmộttiếnghừm.Nànghônlênmôidướicủatôivàvuivẻ

nóisẽnướngmộtchiếcbánhgatô(từhồicònlàngườithuênhà,tôinóilàrấtthíchbánhgatônànglàm,đâmrathànhcảmộttruyềnthống)vàbỏtôilạivớicảnhnhànrỗicủatôi.Thậntrọngđặttậpsáchmởxuốngchỗnàngvừangồi(nóđịnhkhởiđộng

mộtđợtsónglượn,nhưngmộtcâybútchìkenvàogiữađãngăncác tranglại), tôikiểm tra chỗgiấuchìakhóa:nónằmcóphầnngượngngùngdướichiếcdaocạomáycũ,đắttiền,màtôivẫndùngtrướckhinàngmuachotôimộtchiếckhác,vừatốthơnvừarẻhơn.Đóphảichănglàchỗgiấulítưởng?-ởđó,dướichiếcdaocạoấy,tronghõmcủacáihộplótnhung?Cáihộpnằmtrongmộthòmnhỏ,nơitôicấtgiữmộtsốgiấytờhànhchính.Liệutôicóthểlàm tốthơnnữakhông?Khókhăn thayviệccấtgiấunhững thứ riêng tư -nhấtlàkhivợmìnhcứluôntáymáylụclọiđồđạctrongnhà.

22

Đúngmộttuầnsauchuyếnđitắmhồ,tôinghĩvậy,chuyếnthưtrưamang

đếnhồiđápcủaMissPhalen-em.Bàviếtrằngbàvừatừđámtangbàchịtrờvề St. Algebra. “Euphemia chẳng bao giờ bình phục như cũ sau khi gãyxươnghông.”CònvềchuyệncongáibàHumbert,bàmuốnthưarằnghiệngiờđãquámuộnđểnhậptrườngnămnay;nhưng,vớitưcáchlàngườicònlạicủadòngtộcPhalen,bàgầnnhưchắcchắnrằngnếuôngbàHumbertđưaDolorestớivàothángGiêngnămsau,bàcóthểthuxếpđểcôbéđượcnhậnvàohọc.Hômsau,ăntrưaxong,tôiđếngặpbácsĩ“củachúngtôi”,mộttayniềm

nở, tuymít đặcvàhoàn toànbàngquanvớiyhọc, nhưng lại chegiấumĩmãn khiếm khuyết này bằng cung cách tuyệt vời bên giường bệnh và sựtrôngcậytuyệtđốivàomộtsốphươngthuốcrấtcônghiệu.ViệcLophảitrởvềRamsdalelàcảmộtkhobáunhữngkhấpkhởitiênliệu.Đểđónsựkiệnnày,tôiphảichuẩnbịthậtđầyđủ.Trênthựctế,tôiđãbắtđầuchiếndịchsớmhơnnhiều,trướccảkhiCharlotteracáiquyếtđịnhđộcácấy.Tôiphảiđảmbảochắcchắnsaochokhibéyêucủatôivề,ngaytừđêmđầuvàtừngđêmtiếptheo,chotớikhiemđiSt.Algebra,tôisẽnắmvữngđượccáchthứclàmcho hai con người ngủ say như chết, đếnmức khôngmột âm thanh hoặcđộngchạmnàocóthểđánhthứchọdậy.SuốtphầnlớnthángBảy,tôiđãthửnghiệmnhiều loại thuốcngủkhácnhau trênCharlotte,một “cây” tiêu thụthuốcviên.Liềugầnđâynhấttôichonànguống(nàngtưởngđólàmộtviênbromide liềunhẹcó tácdụng làmdịu thầnkinh)đãhạ“nốc-ao”nàngbốntiếngđồnghồ liền.Tồivặnđài tohếtcỡ.Tôi rọimộtchiếcđènpingiốngnhưcáidươngvậtgiảvàomặtnàng.Tôiđẩynàng,véonàng,thúcmạnhvàongười nàng - không gì xáo đảo được nhịp thở bình thản vàmạnhmẽ củanàng.Thếnhưngkhitôilàmmộtđiềurấtđơngiảnlàhônnàng,thìnàngthứcdậy tức thì, tươi tỉnhvàkhỏenhưmột conbạch tuộc (tôi phải té vộimớithoát).Thếthìkhôngxongrồi,tôinghĩ;phảitìmramộtcáigìantoànhơn.Thoạtđầu,bácsĩByroncóvẻkhông tinkhi tôinóiđơn thuốcvừaxongychotôikhôngtrịnổichứngmấtngủcủatôi.Yđềnghị tôidùngthửlạivàđánhlạchướngsựchúýcủatôimộtlúcbằngcáchchotôixemảnhgiađìnhy.YcómộtđứacongáimêhồntrạctuổiDolly

[114];nhưngtôibiếttỏngcác

chiêucủayvàmộtmựcnàiykêđơncholoạithuốcmạnhnhấtcóthểkiếmđược.Ygợiýtôinênchơigolf,nhưngrồi,cuốicùng,đồngýchotôimộtthứ“thựcsựhiệnnghiệm”,theolờiy;vàđitớimộtcáitủnhỏ,ylấyramộtlọ

đựngnhữngviênconnhộngmàuxanhchàmmộtđầucódảibăngtímsẫmđaiquanh,màybảolàvừamớiđượctungrathịtrườngvàkhôngphảidànhchonhữngngườiloạnthầnkinhcóthểtrấnanbằngmộtngụmnướcmiễnlàchouốngđúngcách,màlàdànhchonhữngnghệsĩlớnbịmấtngủ,cầnchếttrongmấygiờđểsốnghàngthếkỉ.Tôirấtthíchxiếcbọnbácsĩvàtuytrongbụngmừngrơn,tôivẫnbỏmấyviênthuốcvàotúivớimộtcáinhúnvaiđầynghihoặc.Dùsaotôivẫncầnphảithậntrọngvớiy.Mộthôm,nhânnóivềmộtchuyệngìkhác,tôinguxuẩnlỡmiệngnhắcđếnnơiandưỡnggầnđâynhấtcủa tôivà tôinghĩ làđãnhìn thấymỏmtaiyngọnguậy.TuyệtnhiênkhôngmuốnlộchoCharlottehaybấtkìaikhácbiếtvềthờikìấytrongquákhứcủamình, tôivộivànggiải thíchrằnghồi trướctôiđãcólần tìmhiểumôitrườngngườiđiênđểviếtmộtcuốntiểuthuyết.Nhưngđiềuđókhôngquantrọng;taybợmgiànàyquảcómộtcongáinhỏtuyệtvời.Tôiravề,lòngphơiphới.Láichiếcxecủavợbằngmộtngóntay,tôihân

hoanphóngvềnhà.Ramsdale,rốtcuộc,cũngcóốicáihấpdẫn.Vesầukêuranran;đạilộvừamớiđượctướinước.Êmru,gầnnhưlướttrênlụa,tôirẽvàoconphốnhỏdốccủachúngtôi.Cáchnàođó,mọithứhômấyđềurấtổn.Trờirấtxanhvàcâylárấtxanh.Tôibiếttrờiđangnắngvìthấyhìnhchiếcchìakhóacôngtắcxephảnchiếutrênkínhchắngió;và tôibiết lúcnàylàđúngba rưỡivì cônữy tá chiềunàocũngđếnmátxachoMissOppositeđangthoănthoắtbướctrênvỉahèhẹp,giàytrắngtấttrắng.Nhưthườnglệ,conchósănlôngxùnhàĐồngNátcuồngloạntấncôngxekhitôilănbánhxuống dốc và như thường lệ, tờ báo địa phương nằm trên sàn hiên, nơiKennyvừanémnóvào.Hômtrước,tôiđãchấmdứtchếđộlạnhlùngmàtôitựápđặtchomình,

vàgiờđây,vừamởcủaphòngkhách,tôivừacấttiếngchàovuivẻbáohiệutôiđãvềnhà.Ngồiởchiếcbànnhỏkê tronggóc,vớibộđồnàngđãmặchômgặptôilầnđầu-áocánhmàuvàngvàquầnmàuhạtdẻ-cáigáymàutrắngkemvàbúitócmàuđồngquayvềphíatôi,Charlotteđangviếtthư.Tayvẫnnắmquảđấmcửa,tôinhắclạilờichàonhiệtthànhcủamình.Nàngdừngtayviết.Nàngngồiyênmộtlúc;rồitừtừxoayngườitrênghếvàtìkhuỷutaylênvànhcongcủa lưngghế.Mặt rúm lại vì xúcđộng,khôngmấydễ coi,nàngchằmchằmnhìnvàochântôivànói:“ConmụHaze,conđiếmbéobự,conmèogià,mụmẹsềđộcđịa,con...-

mụgiàHazenguxuẩnkhôngmắclừaanhnữađâu.Mụđã...mụđã...“Ngườiđẹpbuộctộitôidừnglại,nuốtnọcđộcvànướcmắt.Bấtcứđiềugì

HumbertHumbertnói-hoặccốnói-đềuchẳngquantrọng.Nàngtiếptục.“Anhlàmộtconquáivật.Anhlàđồlườnggạtbỉổi,ghêtởm,vôlương

lâm.Nếuanhlạigần...tôisẽracửasổkêulênđấy.Lùilại!”

TôinghĩtacóthểbỏquakhôngcầnthuậtlạibấtcứđiềugìH.H.ấpúngphântrần.“Đêmnay,tôisẽđikhỏi.Tấtcảnhữngthứnàylàcủaanh.Cóđiềuanhsẽ

kôngbaogiờ,khôngbaogiờgặplạiconbékhốnkiếpấynữa.Bâygiờ,hãyrakhỏicănphòngnày.”Bạn đọc thânmến, tôi đi ra. Tôi lên căn buồng trước kia gọi là “á thư

phòng”.Taychốngnạnh,tôiđứngimsữngmộtlúc,rấtbìnhtĩnh,từngưỡngcửa liamắt rà soát chiếcbànnhỏbịhiếpvới cáingănkéomở toang,mộtchiếcchìakhóa lủng lẳng từổkhóa,bốnchiếcchìakhóakhácdùng trongnhànằmtrênmặtbàn.TôiđiquathềmđầucầuthangvàophòngngủcủaôngbàHumbertvàthảnnhiênlấycuốnnhậtkícủatôitừdướigốinàng,bỏvàotúi.Rồitôibắtđầubướcxuốngcầuthang,nhưngdừnglạinửachừng:nàngđangnóichuyệnđiệnthoại,màphíchđiệnthoạilạicắmngaybênngoàicủaphòngkhách.Tôimuốnnghexemnàngđangnóigì:nànghủymộtkhoảnđặthàngnàođó,vàquaytrởlạiphòngkhách.Tôiổnđịnhlạinhịpthởcủamìnhvàđiquahànhlangtớinhàbếp.Ởđó,tôimởmộtchaiScotch.NàngkhôngbaogiờcưỡngnổisứccámdỗcủawhiskyScotch.Rồitôivàophòngăn,vàtừđó,quacánhcửahémở,ngắmcáilưngrộngcủaCharlotte.“Mìnhđanghủyhoạiđờitôivàđờimình,”tôiđiềmđạmnói.“Chúngta

hãytỏralàngườivănminh.Tấtcảlàdomìnhhoangtưởngđấythôi.Mìnhđiên rồi,Charlotte.Nhữngghichépmình tìm thấy lànhữngđoạncủamộtcuốn tiểu thuyết.Tênmìnhvà tênbéLođượcđưavào là hoàn toànngẫunhiên.Chỉvìđólàhaicáitênởtrongtầmtay.Mìnhhãynghĩlạiđi.Tôisẽmangchomìnhmộtliđồuống.”Nàngkhông trả lời, cũngchẳngbuồnngoái lại,mà tiếp tụcviếtnguệch

ngoạcnhưđiên,bấtkểlànàngđangviếtgì.Cólẽlàmộtbứcthưthứba(haibứckiađãbỏtrongphongbìdántemnằmtrênbàn).Tôiquaylạinhàbếp.Tôibàyrahaichiếcli(chúcSt.Algebra?haychúcLo?)vàmởtủlạnh.Nó

gừvàomặttôidữdằntrongkhitôilấyđáratừtrongruộtnó.Viếtlại.Chonàngđọclại.Chắcnàngsẽkhôngnhớcácchitiết.Thayđổi,bịathêm.Viếtmộtđoạnmớivàđưachonànghoặcđểnóvươngvãiđâuđó.Tạisaonhữngvòinướcthỉnhthoảnglạirênxiếtkhủngkhiếpthế?Mộttìnhhuốngkhủngkhiếp, quả vậy.Những khối đá giống hình cái gối - gối cho gấu conBắcCực,Loạ-phátranhữngtiếngkenkét,răngrắc,đauđớn,khinướcnónggỡchúnglỏngratrongtừngôchứa.Tôidằnmạnhhaichiếclicạnhnhau.Tôirótwhiskyvớimộtchútxôđavàođó.Nàngđãcấmtôiuốngpin

[115].Cáitủ

lạnhlạisủavàsậpđánhsầm.Tôicầmhailirượuđiquaphòngănvànóiquakhecửaphòngkháchhehémộtchút,khôngđủđểtôiláchkhuỷutayvào.

“Tôiđãphachomìnhmộtliđồuống,”tôinói.Nàngkhôngtrảlời,đồchócáiđiên,vàtôiđặthaichiếclilênmặttủbuýp

phêgầnchiếcmáyđiệnthoạibắtđầuđổchuông.“Leslieđây.LeslieTomson,”LeslieTomson,cáigãthíchtắmhồvàolúc

rạngđông,nói.“Thưaông,bàHumbertbịxecánvàônghãymauđến.”Tôitrảlời,bằngmộtgiọngcólẽhơicáukỉnh,rằngvợtôivẫnbìnhanvô

sự,vàtayvẫncầmốngnghe,tôiđẩycửavànói:“Cóngườibảomìnhbịxecán chết đây này, Charlotte.” Nhưng trong phòng khách, không thấyCharlotteđâu.

23

Tôilaorangoài.Đầuđằngkiaconphốdốccủachúngtôiphôramộtcảnh

tượngkìlạ.MộtchiếcxePackardtotướngmàuđenbóngloángđãleolênbãicỏthoaithoảinhàMissOpposite,theomộtgócnhọntừvỉahè(nơimộttấmchăncarôđượcquăngđạixuốngthànhmộtđống)vàđứngđólấplánhdướinắng,cáccửamởphanhranhưnhữngcáicánh,haibánh trướcngậpsâu vàomột đám cây bụi thường xuân.Bên phải thân xe, trên bãi cỏ dốcđượctỉagọngàng,mộtônggiàriamépbạctrắng,ănmặcsangtrọng-comlêmàuxám,vét-tôngcàichéo,nơbuớmđiểmchấmtrònnhỏ-nằmngửa,haichândài chụm lại, nhưmột tượng sápcỡ tử thi.Tôiphảidiễn tả cái chấnđộng của một hình ảnh thoáng chốc bằngmột chuỗi lời chữ nối tiếp; sựchồngchấtvậtthểcủanhữnglờichữấytrêntranggiấylàmgiảmthiểulóechớpthực,tínhnhấtquánsắcnétcủaấntượng:cáiđốngphủchăn,chiếcxehơi,conbúpbêhìnhônggià,côytácủaMissOppositeáováyloạtxoạt,taycầmcốcnướcđãcạnmộtnửa,chạytrởlạihiênnhàcóbìnhphongche-ởđótacóthểtưởngtượngrabàgiàlụkhụ,bịcầmtùgiữanhữngchồnggối,đanggàolên,nhưngkhôngđủtođểátnhữngtiếngsủanhịpnhàngcủaconchósăn lôngxùnhàĐồngNátđangđi từnhómnàysangnhómkhác - từmộtđámhàngxómđãtụtậptrênvỉahègầncáichăncarô,quaytrởlạichỗchiếcxehơimà,cuốicùng,nóđãhạgục, rồi lại tớimộtnhómkhác trênbãicỏgồmcóLeslie,haicảnhsátvàmộtgãlựclưỡngđeokínhgọngđồimồi.Đếnđây,tôỏicầngiảithíchrằngsựxuấthiệnnhanhchóngcủacảnhsáttuầntra,chỉhơnmộtphútsaukhixảyratainạn,làdohọđangdánthẻphạtlênnhữngxehơiđậutráiphéptrongmộtngõngangởmédướicáchđâyhaikhốinhà;rằng gã đeo kính gọng đồi mồi là Frederick Beale (con), người lái chiếcPackard;rằngôngbốbảychíntuổicủagãmàcôytávừatướinướcchotrênbăngcỏxanh,nơiôngtađangnằm-mộtchủnhàbăngnằmbăng,cóthểnóithế-khôngphảilàđangngấtxỉu,màlàđangthoảimáihồiphụctheođúngphươngphápsaumộtcơnđautimnhẹ,haykhảnăngvềmộtcơnđautim;và,sau rốt, rằng tấm chăn trên vỉa hè (nơi nàng hay dè bỉu chỉ cho tôi thấynhữngkẽnứtxanhrêu)làđểchecáithithểnátbấycủaCharlotteHumbertbịchiếcxecủachaconnhàBealetôngngãvàkéolếtđimấymét,khinàngvộivãquađườngđểbỏbabứcthưvàothùngthưbưuđiệnởgócbãicỏnhàMiss Opposite. Một bé gái xinh xắn mặc một chiếc áo váy hồng nhemnhuốc,nhặtmấybì thư lên,đưacho tôivà tôihủychúngbằngcáchdùngmóngtayxénátchúngtrongtúiquần.

BabácsĩvàvợchồngFarlowmauchóngtớivàtiếpquảnhiệntrường.Kẻgóavợ,mộtconngườitựchủphithường,khôngkhóccũngchẳngnóisảng.Của đáng tội, hắn có chệnh choạng tí chút; nhưng hắn chỉ mởmiệng đểtruyềnđạt những thông tin hoặc chỉ dẫn tôi cần thiết choviệcnhậndạng,xemxétvàdọnxácmộtphụnữmàđỉnhđầuchỉcòn làmộtmớ lộnnhèonhữngxươngvụn,óc,tócmàuđồngvàmáu.Mặttrờivẫncònđỏchóichangkhihaingườibạn,JohnhòanhãvàJeanhồnnhiên,đặthắnvàogiườngtrongphòngDolly;cặpnày,đểởgầnhắn,quađêmởphòngvợchồngHumbert;vàbữaấy,theonhưtôibiết,xemrahọkhôngquađêmmộtcáchngâythơvôtộinhưsựtrangtrọngcủatìnhthếđòihỏi.Tôi chẳng có lí dogì đểmô tả kĩ, trong tậphồiức rất đặcbiệt này, về

nhữngthủtụccầnphảitiếnhànhtrướctanglễ,cũngnhưvềbảnthântanglễ,nócũnglặnglẽnhưđámcướikhitrước.Nhưngcầnphảighilạimộtsốsựkiệnliênquanđếnbốn,nămngàysaucáichếtđơngiảncủaCharlotte.Đêmđầutiênlâmvàocảnhgóabụa,tôisayxỉnđếnnỗingủthiếpđinhư

cô bé đã từng ngủ trên chiếc gường này. Sáng hôm sau, tôi vội vã xemnhữngmẩuthưtrongtúiquần.Chúngđãquálộntùngbậykhôngthểsoạnlạithànhbabứctrọnvẹn.Tôiđồrằngđoạn“…tốthơnlàconphảitìmranó,bởivìmẹkhôngthểmuađược…”nằmtrongbứcgửichoLo;vànhữngmẩukháccóvẻchỉrõýđồcủaCharlottemuốnđưaLotrốnđếnParkington,hoặcthậmchítrởvềPisky,sợconkềnkềnsẽchộpbắtconcừunonquíbáucủamình.Nhữngmảnhráchtơitảkhác(chưabaogiờtôinghĩmìnhlạicónhữngmóngvuốtsắcthế)rõràngliênquanđếnmộtđơnxinhọckhôngphảiởSt.A.,màlàmộttrườngnộitrúmàngườitanóilàxámxịthoangvuvàrấtkhắcnghiệttrongphươngpháp(mặcdùcósânchơicricketdướibónghàngcâydu)đếnnỗinómangcáibiệtdanh“Nhàcảitạothiếunữ”.Cuốicùng,láthưthứbahiểnnhiên làviếtcho tôi.Tôiđọc ranhữngđoạnnhư“…saumộtnăm li thân, chúng ta có thể...”, “… ôi, người thân yêu nhất của tôi, ôingười...”,“…cònđauđớnhơncảtrườnghợpmìnhđibaogái…”,“hoặctôisẽchết,cólẽ thế…”.Nhưngnóichung,nhữnggì tôigạnđọcđượcđâyđókhôngmangýnghĩagìnhiều;nhữngmảnhrời rạccủababức thưviếtvộicònsót lại trong lòngbàn tay tôicũngrắmrốinhưchất liệucủachúngđãtừngngổnngangtrămmốitrongđầuCharlottetộinghiệp.Hômấy,JohnphảigặpmộtkháchhàngvàJeanphảichochóăn,nêntôi

tạmthờibịtướcđisựcậnkềcủanhữngngườibạn.Nhữngngườithânsợnếuđểtôimộtmình,tôicóthểtựsát,vàvìkhôngkiếmđượcngườibạnnàokhácrảnhrỗi(MissOppositethìkhôngđượcđểchobiết,vợchồngMcCoođangbậnxâynhàmớicáchđâymấycâysố,vợchồngChatfieldmớiđâyphảiđiMainegiảiquyếtmộtchuyệnrắcrốigìđótrongnộibộgiađình),Leslievà

Louise được giao nhiệmvụ ở bên cạnh tôi, lấy cớ là để giúp tôi chọn vàđónggóihàng lônhữngđồvậtmồcôi.Trongmộtkhoảnhkhắccảmhứngtuyệtvời, tôi chovợchồngFarlow tốt bụngvà cả tin (chúng tôi đangđợiLeslieđếnthựcthicuộchẹnhòhuêtìnhcóthùlaocủagãvớiLouise)xemmộttấmhìnhnhỏcủaCharlottetôitìmthấytrongtưtrangcủanàng.Từtrênmộtmỏmđá,nàngmỉmcườiqualàntócgióthổitung.ẢnhđượcchụpvàothángTưnăm1934,mộtmùaxuânđángghinhớ.TrongmộtchuyếnđicôngchuyệnởMĩ,tôiđãcódịpquamấythángởPisky.Chúngtôigặpnhau-vàđãcómộtcuộctìnhđiêndại.Tôiđãcóvợ,thanôi,vànàngđãđínhhônvớiHaze,nhưngsaukhitôitrởvềchâuÂu,chúngtôivẫnthưtừchonhauquamộtngườibạnnayđãchết.Vừathìthầmrằngmìnhcónghemộtsốtinđồn,Jeanvừanhìntấmhìnhchụpnhanh,rồichuyểnchoJohnnhưngvẫnkhôngrờimắtkhỏinó;Johncấtchiếctẩukhỏimiệng,ngắmnàngCharlotteBeckeryêukiềuvàlanhlợi,rồiđưatrảlạitôi.Rồihọđikhỏicảmấytiếngđồnghồ.CôảLouisesungsướngcườirúcríchvàrầylagãtìnhnhântrẻởdướitầnghầm.VợchồngFarlowvừađikhỏi,mộtviênchứccằmxanhrâuđếnliền-và

tôi cố làm sao cho cuộc phỏng vấn thật ngắn gọnmà không làm ymếchlòng,cũngkhôngkhiếnynghingờ.Vâng,tôisẽcốnghiếncảđờitôichoansinhcủaconbé.Nhân thể,đây làmộtcây thánhgiánhỏCharlotteBeckertặngtôikhicảhaichúngtôicòntrẻ.Tôicómộtngườichịhọ,mộtbàgáigiàđángkính,ởNewYork.Ởđó,chúngtôisẽtìmđượcmộttrườngtưthụctốtchoDolly.Chà,Humbertquảlàmưutrí!CốtìnhđểchoLeslievàLouisenghethấyvớihivọnglàhọsẽthưalạivới

JohnvàJean(vàquảlàhọlàmthếthật),tôikhéoléodiễnmộtmànđiệnđàmliêntỉnh,cấttiếngoangoanglàmnhưđangnóichuyệnvớiShirleyHolmes.KhiJohnvàJeantrởlại,tôiđãchohọvàoxiếchoàntoànbằngcáchlàubàukểlạivớigiọnggiậndữvàbốirốirằngLođãtheomộtnhómnữsinhtrungcấpđidãngoạinămngàyvàkhôngcáchgìliênlạcđược.“LạyChúa,”Jeannói,“làmthếnàobâygiờ?”John nói, chuyện nhỏ, anh ta sẽ yêu cầu cảnh sát Climax tìm đoàn dã

ngoại-họchỉmấtkhôngđầymộttiếngđồnghồlàtìmrathôi.Trênthựctế,anhbiếtrànhvùngnàyvà...“Này,”anhtanóitiếp,“cólẽtôinênlấyxephóngthẳngtớiđó,cònanhcó

thểngủvớiJean”...(thựctế,anhkhôngnóithêmnhưthế,songJeanủnghộđềxuấtcủaanhmộtcáchcuồngnhiệtđếnnỗicóthểhiểuvớihàmýđó).Tôigụcxuống.TôinàinỉJohncứđểyênsựthểnhưthếnày.Tôinóitôisẽ

khôngchịunổinếucóconbéởbêncạnhnứcnở,níuchặtlấytôi,cháunórấtdễbịkíchđộng,trảinghiệmnàycóthểảnhhưởngđếntươnglaicủacháu,

cácbácsĩtâmthầntừngphântíchnhữngcatươngtự.Tiếptheolàmộtimlặngđộtngột.“Thôiđược,đólàviệccủaanh,”Johnnói,hơicộccằn.“Nhưngtựutrung,

tôivẫnlàbạnvàcốvấncủaCharlotte.Dùsao,ngườitahẳnmuốnbiếtanhsẽlàmgìvớiconbé.”“John,”Jeankêu lên,“đó làconcủaanhấychứkhôngphảicủaHarold

Haze.Mìnhkhônghiểuư?HumbertmớilàchađẻcủaDolly.”“Tôirõrồi,”Johnnói.“Tôixinlỗi.Vâng,tôirõrồi.Trướcđây,tôichưa

hiểura.Dĩnhiên,nhưvậy,mọivấnđềtrởnênđơngiản.Vàbấtkểanhcảmthấythếnào,cũngđềuphảilẽ.”Ngườichaquẫntrítiếptụcnóilàsẽđitìmđứacongáiyếuớtcủamình

ngay sau tang lễ và sẽ làmhết sứcmìnhđể chonóvui vẻ trongmộtmôitrường hoàn toàn khác, có thể là một chuyến đi đến New Mexico hayCalifornia-dĩnhiênnếuhắnsốngquađượcđậnnày.Tôithểhiệnsựbìnhthảncủatuyệtvọngtộtđỉnh,sựnénlặngtrướcmột

cơn bùng nổ cuồng dại với một diễn xuất điêu luyện đến nỗi vợ chồngFarlow,chuđáomọibề,quyếtđịnhđưatôivềbênnhàhọ.Họcómộthầmrượutốt,theotiêuchuẩncủahầmrượuxứnày;vàđiềuđóthậtđắcdụngvìtôisợmấtngủvàsợmộthồnmanàođó.Đếnđây,tôiphảigiảithíchnhữnglídoriêngtưkhiếntôicầngiữkhông

đểchoDoloresvềnhà.Tấtnhiên,thoạtđầu,khiCharlottevừabịloạivàtôitrởvàongôinhàvớitưcáchlàmộtôngbốtựdo,tợphailiwhisky-xôđatôiđãpha lúc trước,độn thêmvàipanh“pin”ưa thíchcủa tôi, rồivàobuồngtắmđểtáchhẳnkhỏihàngxómvàbạnbè,trongđầutôivàtrongmạchmáucủatôi,chỉcómộtđiềuduynhất-đólàýthứcrằngtrongvòngmấytiếngđồnghồnữa,Lolitatócnâu,nónghổivàrốtcuộclàcủatôi,củatôi,củatôi,sẽởtrongvòngtaytôi;tràonướcmắt,nhữngdòngnướcmắtmàtôisẽthấmkhôbằngnhữngnụhônnhanhhơnnhịptuônchảycủachúng.Nhưngkhitôiđứngtrướcgương,mắtmởto,mặtđỏbùng,JohnFarlowkhẽgõcửađểhỏixemtôicóổnkhông-tôilậptứcnhậnrarằng:cóhọalàmìnhđiênthìmớiđưaLolitavềnhàvớicảđốngngườiráchviệcnàylúcnhúckhắpnơi,toantínhcướpemkhỏitaymình.Thậtvậy,vớibảntínhkhólường,biếtđâuchínhLocóthểdạidộtbiểulộmộttháiđộngờvựcnàođóđốivớitôi,mộtvẻkinhtởmbấtchợt,mộtthoángsợhãimơhồhayđạiloạinhưvậy-vàthếlàtantànhgiấcmộngvàngkìdiệuđúngvàogiờphútchiếnthắng.Lạinóivềđámráchviệc,tôicòncómộtvịkháchkhác-anhbạnBeale,

cáigãđãloạibỏvợtôi.Chắcnịchvàtrịnhtrọng,nomnhưmộtthứphụtáđaophủ,vớicặpmásệchóbò,đôimắtđentihí,lỗmũihuếchhoácvàcặpkínhgọngdày,gãđượcJohnđưavàonhà;ngaysauđó,Johncựckìtếnhị

rút lui,đóngcửa lại,đểhaichúng tôiở lạivớinhau.Saukhi tựgiới thiệumìnhlàchacủahaiđứaconsinhđôihọccùnglớpvớicongáivợtôibằngmộtgiọngngọtngào,vịkháchkệchcỡmcủatôigiởramộttấmbiểuđồlớnvềtainạngãđãtựtaypháchọa.Nóitheođặcngữcongáicủavợtôithườngdùng,đâylàmột“tuyệtcúmèo”vớicáckiểumũitênđầyấntượngvànhữngđườngthẳngchấmchấmbằngcácloạimựcđủmàu.ĐườngđicủabàH.H.đượcminhhọaởnhiềuđiểmkhácnhaubằngmộtloạthìnhngườinhỏgiốngnhưbúpbê-nhữngnữcánbộhoặcnữbinhbétíxíu-màngườitathườngdùnglàmbiểutượngtrựcquantrongcácbảngthốngkê.Rấtrõràngvàdứtkhoát,lộtrìnhnàytiếpxúcvớimộtđườngngoằnngoèođượcvạchđậmnétbiểudiễnhaicúngoặtliêntiếp-đầutiênchiếcxecủachaconBealequẹosangbênđểtránhconchónhàĐồngNát(conchókhôngđượcthểhiện),cúngoặtthứhaithựcchấtlànốidàiquáđángcúthứnhấtnhằmtránhtaihọa.Mộtchữthậprấtđenđánhdấuchỗcuốicùnghìnhngườibéxíugụcxuống;trênvỉahè.Tôitìmmộtdấutươngtựchỉcáichỗtrênbăngcỏ,nơingườitađặtôngbốbằngsáptotướngcủavịkháchcủatôi,nhưngkhôngthấy.Tuynhiênôngđãkívàotàiliệunàyvớitưcáchlànhânchứng,bêndướinhữngcáitênLeslieTomson,MissOppositevàmộtsốngườikhác.Điềukhiểncâybútchìbaylượnkhéoléovàtinhtếnhưconchimruồitừ

điểm này sang điểm khác, Frederick chứngminh sự vô tội tuyệt đối củamìnhvàsựthiếuthậntrọngcủavợtôi:trongkhigãđangcốtránhconchó,thìbàấytrượtchântrênconđườngrảinhựavừađượctướinướcvàlaođầuvềphíatrước-đángrabàkhôngnênthếmàphảingậtđầurasau(bằngmộtđộngtáccủađôivaiđộn,Fredchỉcáchphảilàmnhưthếnào).Tôinóichắcchắnkhôngphảilỗitạigãvàcuộcđiềutraxácnhậnquanđiểmcủatôi.Thởphìphìquahailỗmũicăngđensì,gãvừalắcđầuvừalắctaytôi;rồi

vớimột vẻ savoir-vivre* (xã giao) hoàn hảo và hào hiệp quân tử, gã tìnhnguyệnxintrảmọichiphínhàđòn.Gãchờđợitôitừchốiđềxuấtcủagã.Vớimộttiếngnứcnởbiếtơncủangườisay,tôichấpnhận.Điềuđólàmgãngớra.Chậmrãi,gãnhắclạinhữnggìgãvừanóivớivẻkhôngtin.Tôicảmơngãlầnnữa,cònnhiệtliệthơnlúctrước.Cuộc trò chuyệnkì dị ấy có tácdụng làmcho tâmhồn tôi khỏiđờđẫn

đượcmộtlúc.Điềuđóchẳngcógìlàlạ!Tôiđãthựcsựgặptácnhâncủasốphận.Tôivừasờmóchínhdathịtcủasốphận-vàbờvaiđộncủanó.Mộtđộtbiếnrựcrỡvàquáiđảnđãbấtthìnhlìnhxảyravàđâylàcôngcụcủanó.Trongmớbòngbongngẫuhợpphứctạpcủatìnhhuống(ngườinộitrợvộivã,đườngtrơn,mộtconchónhiễusự,bờdốc,chiếcxehơitođùng,gãhậuđậu

[116] cầm lái), tôi có thểmơhồnhận ra sựđónggópđê tiệncủachính

mình.Nếutôikhôngdạidột-haydomộttrựcgiácthiêntài-giữcuốnnhậtkíấy,thìnhữngchấtlỏngnộitạngtạonênbởinộkhímuốnbáothùvànỗixấu hổ cháy bỏng đã không làm lòamắtCharlotte khi nàng bổ nhào đếnthùng thư.Nhưngngaycảnếuchúngcó làmlòamắtCharLotte thìvẫncóthểvôsựnếuđịnhmệnh,cáiconmađồngbộhóachínhxácấy,khônghòatrộn trongnồicấtcủanócảchiếcxehơi lẫnconchó

[117],cảánhnắnglẫn

bóng râm, cả cái ẩm ướt lẫn cái yếu, cái mạnh và sỏi đá. Vĩnh biệtMarlene

[118]! Cái bắt tay trịnh trọng của địnhmệnh béo ị (nhưBealemô

phỏnglạitrướckhirờicănphòng)đãkéotôirakhỏicơnmụmị;vàtôikhóc.Thưaquíbàquíôngtrongđoànbồithẩm-tôikhóc.

24

Hàngcâydươngvàdudutócrốiquaycái lưnguốnlượncủachúnglại

với cuộc đột kích của gió vàmây giông đen ngòm vần vụ bên trên thápchuôngmàutrắngcủanhàthờRamsdale,khitôinhìnquanhmìnhlầncuối.Tôirờibỏngôinhànhợtnhạt,nơitôiđãthuêmộtcănphòngchỉmớicáchđâymười tuần,để laovàonhữngcuộcphiêu lưuchưabiết sẽdẫn tớiđâu.Mànhcửasổđãhạxuống-nhữngtấmmànhtretiệndụngrẻtiền.Trêncáchànghiênhaytrongnhà,kếtcấuphongphúcủachúngđemlạimộtkhôngkhíbikịchhiệnđại.Ngôinhàcủatrời,sauđó,hẳnsẽcóvẻkhátrơtrụi.Mộtgiọtmưarơitrênnhữngkhớpngóntôi.Tôitrởvàonhàtìmcáigìđótrongkhi John bỏ hành lí của tôi vào xe, rồi một điều ngộ nghĩnh xảy ra. Tôikhôngbiếttrongnhữngghichépbithảmnày,tôiđãnhấnmạnhđủmứchaychưađếnhiệuquả“hớphồn”khácthườngmànhữngnétduyêncủakẻviếtnhữngdòngnày-kiểudángngườiCeltgiảhiệu,giốngkhỉmàhấpdẫn,đầynamtínhmàlạinhưtrẻthơ-gâyrađốivớiphụnữmọilứatuổithuộcmọimôitrường.Dĩnhiên,nhữngthôngbáonhưvậyởngôithứnhấtnghecóvẻlốbịch.Nhưngthithoảngtôithấycầnphảinhắcbạnđọcnhớđếnngoạihìnhcủatôi,giốngnhưmộttiểuthuyếtgiachuyênnghiệp,saukhiđãxâydựngmộtnhânvậtcủamìnhvớimộtthóitậtgìđóhoặcvớimộtconchó,phảitiếptụcnhắcđếnconchóhoặcthóitậtấymỗikhinhânvậtnàyxuấthiệntrongcuốn sách.Điềuđócó thểcòncần thiếthơn trong trườnghợpcụ thểnày.Muốnhiểuđúngcâuchuyệncủatôi,độcgiảcầnhìnhdungrõtrongtâmtrínhữngnétduyênuámcủatôi.BéLodậythìgụcngãtrướcvẻquyếnrũcủaHumbert,nhưtrướcmộtthứnhạcnứcnở;cònLottetrưởngthànhthìyêutôivớimộtniềmđammêchínchắn,mangnặngtínhsởhữumàgiờđâytôixótthươngvàkínhtrọnghơnmứctôinóiramiệng.JeanFarlow,hiệnbamươimốttuổivàcựckì loạnthầnkinh,cóvẻcũngrất thíchtôi.Nàngcócáivẻđẹp theo cách những tranh chạm khắc của người Anhđiêng, với nước dabánhmật

[119].Môinànggiốngnhưhaiconpôliplớnđỏthắmvàmỗikhicất

tiếngcườioăngoắcrấtđặcbiệtcủamình,nàngphôrahaihàmrăngtoxỉnvàlợinhợtnhạt.Nàngrấtcao,lúcthìmặcquầnthụngđixăngđan,khilạimặcváyphồng

đidépbệt,uốngmọiloạirượunặngbaonhiêucũngvừa,đãtừngsảythaihailần, viết truyệnvề thúvật, vẽ tranhphongcảnhnhưđộcgiảđãbiết, đãủmầmungthư,chứngbệnhsẽgiếtchếtnàngởtuổibamươibavàtuyệtđốichảcógìhấpdẫnđốivớitôi.Vậynênquívịcóthểhìnhdungnỗihoảngsợ

củatôikhimà,vàigiâytrướclúctôilênđường(nàngvàtôiđứngtronghànhlang),Jeanômlấytháidươngtôibằngnhữngngóntaylúcnàocũngrunrẩyvà,đôimắtxanhlonglanhđẫmlệ,cốgắnmôivàomôitôimàkhôngđược.“Hãybảotrọng,”nàngnói,“hôncongáianhgiùmtôi.”Mộthồisấmrền

vangkhắpngôinhàvànàngnóithêm:“Cóthể,mộtngàynàođó,ởmộtnơinàodó,vàomột thờiđiểmđỡthê thảmhơn,chúngmìnhsẽgặp lạinhau.”(Jean,chodùbạnsẽrasaovàởđâu,trongbốicảnhthờigian-khônggiantrởngượcvềtrướchaytrongthờigian-tâmlinhsaunày,xinhãythứlỗichotôivềmọisự,kểcảphầntrongngoặcđơnnày).Vàliềnđó,tôibắttaycảhaivợchồngngoàiđường,conphốdốc,rồimọi

thứbay liệng,xoáy lộn trướccơnmưa trắngxóađang tiến lạigầnvàmộtchiếcxetảichởmộttấmnệmtừPhiladelphiavữngvàngđổdốcvềphíamộtngôinhà trốngkhôngvàbụibốc lêncuồncuộntrênchínhcáiphiếnđá látnơingười ta lật tấmchănchotôi thấyCharlottenằmcoquắp,haimắtvẫnnguyên lành, rèmmiđen cònướt, dínhbết vàonhau, hệt nhưmi emvậy,Lolita.

25

Người tacó thểnghĩ rằngvớimọi trởngạiđãđượcdẹpbỏvàmộtviễn

cảnhđầynhữngkhoáithúmêcuồngvàvôhạnđộtrướcmặt,tôiắtđãthoảimáitinhthần,trútmộttiếngthởdàinhẹnhõm,khoankhoái.Ehbien,pasdutout!*(Ấythếmàhoàntoànkhông).ThayvìđằmmìnhtrongnhữngtianắngtươivuicủaMayMắn,tôilạibịámảnhbởimọithứnghihoặcvàlosợthuộcphạmtrùthuầntúyđạolí.Chẳnghạn:liệungườitacóngạcnhiênvềviệcLonhấtnhấtbịngănkhôngchothamdựcácnghi lễhiếuhỉcủagiađìnhruộtthịt?Quívịcònnhớ-Lokhôngcómặttrongđámcướicủachúngtôi.Cònmộtđiềukhácnữa:ừthìcứcholàmộtcánhtaydàilônglácủaTrùngHợpNgẫuNhiênđãvươnratrừbỏmộtngườiđànbàvôtội,vậysaoTrùngHợpNgẫuNhiên, trongmột khoảnhkhắcngông cuồng, lại không thể lờđi cáiđiềucánhtaysongsinhkiađãlàm,vàtraosớmchoLomộtthôngđiệpphânưu?Thậtvậy,tainạnchỉđượcđưatintrêntờNhậtbáocủaRamsdale-chứkhông được tờ Recorder của Parkington hoặc tờ Herald của Climax nhắcđến,vìTrạiQ.ởbangkhácvàbáochíliênbangkhôngquantâmđếnnhữngtửnạnởđịaphương;nhưngtôikhôngkhỏinghĩđếnkhảnănglà,bằngcáchnàođó,DollyHazeđãbiếttinvàđúngvàolúctôiđangtrênđườngtìmem,thìemlạiđượcnhữngngườibạnmàtôikhôngbiếtđưavềRamsdalebằngxehơi.Mộtđiềucònđánglongạihơntấtcảnhữngứcđoánvàbănkhoănkia:HumbertHumbert,mộtcôngdânMĩmớitoevớigốcgácchâuÂukhôngrõràng,chẳnghềtiếnhànhbấtcứmộtthủtụcnàođểtrởthànhngườigiámhộhợpphápcủađứacongáimườihaituổibảythángcủangườivợvừachếtcủahắn ta. Liệu tôi có bao giờ dám tiến hành những thủ tục đó không? Tôikhôngnénnổimộtthoángrùngmìnhmỗikhihìnhdungthấymìnhtrầntrụigiữa vòngvây của nhữngđiều lệ bí ẩn dưới cái nhìn tàn nhẫn củaThôngLuật.Kếhoạchcủa tôi làmột tuyệt phẩmcủanghệ thuậtnguyên thủy: tôi sẽ

phóngtớiTrạiQ.,bảoLolita làma-măngsắpphải trảiquamộtphẫuthuậtquantrọngởmộtbệnhviệnhưcấu,vàsauđó,cùngtiểunữthầnngáingủcủatôirongruổihếtlữquánnàyđếnlữquánkháctrongkhima-măngdầndầnbìnhphụcvàcuốicùng,lănrachết.Nhưngcàngđếngầntrại,nỗilosợcủa tôi càng tăng.Tôi không chịu nổi cái ý nghĩ là có thể tôi không thấyLolitaởđó-hoặcthấymộtLolitakhác,hoảngloạn,đòigặpmộtngườibạnnàođócủagiađình:khôngphảilàvợchồngFarlow,độiơnChúa-emhầunhưkhôngbiếthọ-màcóthểlànhữngngườikhácmàtôikhôngtínhđến.

Cuốicùng,tôiquyếtđịnhthựchiệncuộcđiệnđàmliêntỉnhmàtôiđãgiảvờrấtkhéomấyhômtrước.Trờimưanhưtrútkhi tôidừngxetrongmộtkhungoạiôlầylộicủaParkington,ngaytrướcNgãBamàmộtnhánhđivòngméngoài thànhphốvàdẫnraxalộleoquanhữngngọnđồi tớiHồClimaxvàTrạiQ.Tôitắtmáyvàngồiyêncảmộtphúttrongxe,huyđộngdũngkhícầnthiếtchocuộcđiệnđàm,mắtnhìntrântrânvàomưa,vàovỉahèngậpnước,vàomộtvòinướccứuhỏa:quảlàmộtvậtgớmguốc,vớimộtlớpsơndàymàuđỏvàbạc,vươnnhữngmỏmtaycụtđỏkệchchomưalángbóngvà,tựanhưmáuđượccáchđiệuhóa,mưavẫntuônxuốngnhữngdâyxíchbạccủanó.Thảonào,ngườitacấmdừnglạibêncạnhnhữngvậtquècụtghêrợnđó,cáiđóchảcógìđángngạcnhiêncả.Tôiláixeđếnmộttrạmxăng.Mộtđiềubấtngờchờđợitôikhi,rốtcuộc,sautiếngláchcáchsuônsẻcủanhữngđồngtiềnxu,mộtgiọngnóicấtlêntrảlờitôi.Holmes,nữgiámđốc trại, cho tôibiếtDollyđãđidãngoạiởvùngđồi

cùngvớinhómcủaemtừThứHai(hômnaylàThứTư)và,theoướcđịnh,sẽtrởvềkhámuộntốinay.Chẳnghaytôicóvuilòngđếnvàongàymaivàđíchxácra, làcó...Khôngđisâuvàochi tiết, tôinóirằngmẹcủaLophảinhậpviện,bệnhtìnhkhátrầmtrọng,tuynhiênkhôngnênnóivậyvớicôbé,màchỉcầnbảohãysẵnsàngđểrờitrạivàochiềumaicùngtôi.Haigiọngnóitạmbiệtnhautrongcảmộtbùngnổnhiệttìnhvàthiệnchí,rồidomộttrụctrặccơkhíkìquặc,tấtcảnhữngđồngtiềnxulạirơiláchcáchtrởvềvớitôinhư thể tôi trúngxổsố,khiến tôi suýtphìcười,mặcdùđang thấtvọngvìphảihoãngiờphútcựclạclại.Khôngbiếtcúxảđộtngộtnày,sựhoàntrảbấtthườngnày,trongtrícủaMcFate,cócáigìtươngquanvớiviệctôiđãbịaracuộcdãngoạitrướccảkhibiếtnóthựcsựdiễnra.Sauđâythìsao?TôiđếntrungtâmthươngmạicủaParkingtonvàdinhcả

buổi chiều (trời đã quang và phố xá bóng loáng như gương bạc) đểmuanhững thứ đẹp đẽ cho Lo. Chúa ơi, Humbert hồi ấy đặc biệt ưa chuộngnhữngđồdệtXcôtlen,nhữnghàngvảibôngmàurựcrỡ,nhữngdiềm,nhữngtayáongắnvàphồng,nhữngnếpxếpmượtmà,nhữngáolótbókhítvàváyxòe rộng, và sở thích đến đau đớn ấy khiến tôimua ào ào như điên!Ôi,Lolita, em là bé gái của tôi, nhưVee

[120] là của Poe, nhưBea

[121] là của

Dante,vàcóbégáinàomàkhôngthíchxoaytíttrongmộtchiếcváytrònvàcácthứđồlót?Tôicóýđịnhgìđặcbiệttrongđầukhông?cónhữnggiọngngọtnhưmíalùihỏitôithế.Áotắm?Đồnày,chúngtôicóđủthứmọisắcđộ.Hồngmộngmơ,xanhnướcbiểnphasươnggiá,timtímquiđầu,đỏtuylíp,diềmđengợitỉnh-tình-tang.Cònđồthểthaothìsao?Xilíp?Khôngxilíp.Lovàtôirấtghétxilíp.

MộttrongnhữngchỉdẫnchotôilàmộtphiếusốđodoCharlottelậpvàodịp sinhnhật lần thứmườihai củaLo (độcgiảhẳncònnhớcuốnsáchvềnuôidạyconcái).TôicócảmgiáclàCharlotte,thúcđẩybởinhữngđộngcơmờámghen,ghét,đãthêmlênvàiphânchỗnày,nửakíchỗkia;nhưngvìtiểunữthầncủatôi,trongnhữngthánggầnđây,chắcđãlớnlênchútít,nêntôinghĩnhữngsốđohồithángGiêngấylàcóthểchấpnhậnđượcmộtcáchan toàn: vòng hông, bảymươi hai xăng ti mét; vòng đùi (ngay dưới nếpmông),bốnmươibaxăngtimét;vòngbắpchânvàvòngcổ,haimươitámxăngtimét;vòngngực,sáumươitámxăngtimét;vòngcánhtaytrên,haimươixăngtimét;vòngeo,nămmươibảyxăngtimét;chiềucao,mộtmétbốnmươilăm;cânnặngbamươisáukí;dángthanhnảnh;chỉsốIQ,121;córuộtthừahìnhconsâu,độiơnChúa.Ngoài sốđo ra, tấtnhiên tôi còncó thểhìnhdung raLolitavớimộtđộ

sángsuốtkìảo;vàdovẫnnângniucáicảmgiácgiậmgiựtnơimỏácởchínhcáichỗmàchỏmtócóngmượtcủaemđãmộtđôilầnchạmtớingangtầmtimtôi;dovẫncảmthấythânthểâmấmcủaemđètrênđùimình(thànhthử,theomộtnghĩanàođó,tôiluônluôn“mangLolita”nhưngườiđànbà“mangthai”),nênvềsau,tôichẳnglấygìlàmngạcnhiênkhipháthiệnralànhữngướctínhcủamìnhítnhiềuđềuchuẩnxác.Hơnnữa,nhờđãnghiêncứukĩmột cuốnca-ta-lômua sắmmùahè,nên tôixemxétvớimộtvẻ rất chi làsànhsỏicácloạimặthàngđẹpvàđadạng-giàythểthao,giàytennis,giàykhiêuvũbằngdadênonchogáinontơ.Cônàngmôisonmáphấnvậnđồđen,ngườiđangphụcvụnhữngyêucầudadiếtcủatôi,bènchuyểntừngônngữthôngtháikẻcảvàmôtảchínhxácsangnhữnguyểnngữthươngmại,chẳnghạnnhư“petite*(cỡnhỏ)”.Mộtphụnữkhác,lớntuổihơnnhiều,mặcáováytrắng,hóatrangdàybự,cóvẻthánphụclạlùngtrướckiếnthứcvềthờitrangthiếunữcủatôi;dễthườngtôicóbồnhíchăng;chonênkhiđượcchoxemmộtchiếcváycóhaitúinhỏ“xinhxỉnhxìnhxinh”phíatrước,tôicốtìnhđặtmộtcâuhỏihồnnhiêncủanamgiớivàngườitathưởngtôibằngcáchtươicườithịphạmchothấycáchđóngmởphéc-mơ-tuyađằngsauváynhưthếnào.Sauđó,tôiđượcmộtchầusướngmắtvớiđủmọiloạiquầnsoọcvàxilíp-cảmộtvũkhúcvớinhữngbéLolitatưởngtượngnhảymúa,xoaytròn,rơilảtảnhưnhữngbônghoacúcđầuxuântrênkhắpmặtquầy.Chúngtôihoàntấtvụgiaodịchvớimấybộđồngủđoantrangbằngvảibôngtheomốt“hàngthịt”đangthịnhhành,Humbert-gã-hàng-thịtthờithượng.Cómộtchútgìnhuốmchấtthầnthoạivàphépmàuởcáccửahànglớnấy,

nơimàtheonhữngtấmáp-phíchquảngcáo,cáccôgáiđilàmcôngsởcóthểsắmcảmộttủquầnáohoànchỉnh,gồmcảtrangphụcvănphònglẫnđồdiệnđểhẹnhò,nơiemgáinhỏcóthểmơđếnmộtngàynàođó,chiếcáolenchui

đầucủamình sẽkhiếnđámcon trai cùng lớpngồihàng sauphảinhỏdãi.Nhữngmanơcanhbằngplastichìnhnhữngđứatrẻmũihếch,mặtxámxỉn,xanh lè, lấm tấm tànnhang,nửangườinửangợm, tobằng thật, phấtphớiquanhtôi.Tôinhậnramìnhlàkháchhàngduynhấtởcáinơikhákìdịnày,trongđótôilượnlờnhưconcábơitrongmộtbểkínhxanhlục.Tôicảmthấynhữngýnghĩkìlạhìnhthànhtrongđầucácnữnhânviênuểoảitháptùngtôitừquầynàysangquầykhác,từgờđáđếnrongbiển,vànhữngthắtlưngcùngvòngđeo tay tôichọndườngnhư từ taynhữngnàng tiêncá rơixuống lànnướctrongveo.Tôimuamộtchiếcvalithanhlịch,bảohọbỏnhữngthứtôimuavàođó,rồitớikháchsạngầnđónhất;rấthàilòngvớingàyhoànmãncủamình.Khônghiểucuộcmuasắm tỉmẩn trongcáibuổichiềuyên tĩnhnên thơ

nàycócáigìkhiếntôinhớđếncáikháchsạnhaylữquáncócáitênquyếnrũlàTheEnchantedHunters

[122](Nhữngthợsănbịmêhoặc)màCharlotteđã

tình cờnhắcđếnkhông lâu trướckhi tôi đượcgiải phóng.Một cuốn sáchhuớngdẫndulịchgiúptôiđịnhvịđượcnóởBriceland,mộtthịtrấnhẻolánhcách trại của Lo bốn giờ xe hơi. Tôi có thể gọi điện thoại, nhưng lại sợkhônglàmchủđượcgiọngmình,đâmralúngtúngsủarakhànkhànmộtthứtiếngAnhxuềxòangắcngangắcngứ,nênquyếtđịnhgửimộtbứcđiệnđặttrước một phòng có giường sóng đôi cho đêm hôm sau. Tôi thật là mộtHoàngTửTuấnKiệt

[123]vụngvề,daođộngxiếtbao!Mộtsốđộcgiảhẳnsẽ

cườitôikhibiếttôiđãvấtvảnhưthếnàotrongviệctìmlờichữđểsoạnbứcđiện!Tôinênviếtthếnào:Humbertvàcongáiư?Humbergvàcongáinhỏ?Hombergcùngcongáivịthànhniên?Homburgvàcon?Cáilỗikìcục-chữ“g”ởcuối-rốtcuộchiệnratrongbứcđiện,đócóthểlàmộttiếngvangthầngiaocáchcảmcủanhữngphânvânấycủatôi.Vàrồi,trongêmmượtnhưnhungcủamộtđêmmùahè,tôicứlăntănsuy

nghĩvềcáibùamêtôimangtheo!ÔiHamburgbủnxỉn!ChẳngphảihắnlàmộtThợSănBịMêHoặccựckìtrongkhihắnthậntrọngbànbạcvớichínhmìnhvềcáihộpthầndược,đósao?ĐểđánhbạiconquáivậtMấtNgủ,hắncónêntựmìnhuốngthửmộttrongnhữngviênconnhộngmàutímthạchanhkiakhông?Tổngcộngcóbốnmươiviêntấtcả-bốnmươiđêmvớimộtbégáimảnhmaingủkềbênlồngngựcphậpphồngcủatôi;tôicóthểtựđánhcắpcủamìnhmộttrongnhữngđêmđó,cốtđểngủđượckhông?Chắcchắnlàkhông:mỗimột tráimận tíhonấy,mỗimộtcung thiênvănvi tiấyvớiđámbụisaosốngđộngcủanó,làquáưquígiá.Ôi,hãyđểtôiủymịmộtlầnnàythôi!Cứyếmthếhoài,tôiquámệtrồi.

26

Cơnđauđầuthườngnhậttrongkhôngkhímờđụccủacáinhàtùgiống

nhưnấmmồnàythậtlàrầyrà,nhưngtôiphảikiêntrìthôi.Tôiđãviếthơnmộttrămtrangmàvẫnchưađiđếnđâu.Tôiđâmnhớlộncảngàytháng.Đóhẳnlàvàoquãng15thángTámnăm1947.Tôinghĩlàmìnhkhôngthểviếttiếpđượcnữa.Timtôi,đầutôi-tấtthảy.Lolita,Lolita,Lolita,Lolita,Lolita,Lolita,Lolita,Lolita,Lolita.Anhbạnthợsắpchữ,xinhãylặplạichođếnkhikíncảtrang.

27

VẫnởParkington.Cuốicùng,tôicũngngủđượcmộttiếng-tôibịđánh

thứcbởicuộcgặpgỡchẳngđâuvàođâuvàmệtnhọcghêgớmvớimộttayáinamáinữlôngláxồmxoàm,mộtkẻhoàntoànxalạ.Lúcấylàsáugiờsángvà tôi chợt nghĩ có lẽ mình nên đến trại sớm hơn đã hẹn thì tốt. TừParkingtonđến trạikhoảngmột trămsáumươiki lômétvà từđóđếndãyĐồiMùSươngvàBricelandcònxahơnthế.SởdĩtôihẹnđếnđónDollyvàobuổichiều làchỉvì trí tưởng tượngcủa tôimộtmựcmuốnmànđêmtừbimaubuông;xuốngthậtsớmtrênnỗilòngnônnóngcủatôi.Nhưnggiờđây,tôi lường thấy trướcmọikiểungộnhậnvàđâm longayngáy:ngộnhỡvìmìnhđếntrễ,emrỗiviệclạiphônmộtcúấtơvềRamsdale?Nhưngđếnchínrưỡisáng,khitôiđịnhkhởihànhthìbìnhắcquilạnhngắtvàcuốicùng,mãigầntrưa,tôimớirờiParkington.Tôitớinơivàoquãnghairưỡi;đậuxevàomộtkhómrừngthông,nơimột

thằngbénghịchngợm,mặtmàyquàuquạu,tócđỏ,sơmixanh,đangđứngmộtmìnhchơinémmóngngựa;nócộclốcchỉchotôimộtvănphòngtrongmộtngôinhàtườngtrátvữa;mấyphútliền,trongmộttrạngtháidởsốngdởchết,tôichịuđựngsựáingạitọcmạchcủanữgiámđốctrại,mộtphụnữtànúa,bẩnthỉu,tócmàugỉ.Dolly,bàtanói,đãđónggóimọithứvàsẵnsàngrađi. Embiết tinmẹ ốmnhưng không nguy kịch.Không biết ôngHaze, tôimuốnnóiôngHumbert,cómuốngặpcáccốvấncủatrạikhông?Hoặcngóquanhữnglềuởcủacácem?MỗilềumangtênmộtnhânvậtcủaDisney?Haylàthămnhàchính?HayđểtôibảoCharlieđikiếmDolly?Cácemvừadọndẹpxongphòngăn,chuẩnbịchomộtvũhội.(Vàsauđó,cókhibàsẽnóivớibấtkìai:“Tộinghiệpanhtachỉcònlàcáibóngcủachínhmình.”)Xinđểtôikểthêmmột lúcvềcáicảnhnàyvới tấtcảnhữngchi tiếtvặt

vãnhnhấtcủanó:mụphùthủyHolmesviếtmộttờbiênnhận,gãiđầu,mởmộtngănkéoởbànmình,róttiềnlẻvàolòngbàntaynônnóngcủatôi,rồitrải lên đó một tờ giấy bạc phẳng phiu với một giọng vui vẻ “… thế lànăm!”;nhữngtấmhìnhchụpcácbégái;mộtconbướmngàyhaybướmđêmnhiềumàusắccònsốngbịgămchặttrêntường(“nghiêncứutựnhiên”);tấmbằngđóngkhungcủachuyêngiavềchếđộdinhdưỡngcủatrại;đôibàntayrunrẩycủatôi;giámđốcHolmesđầynănglựcđưatôimộtphiếunhậnxéthạnh kiểm của Dolly Haze trong tháng Bảy (“khá, rất thích bơi và chèothuyền”);tiếngcâylávàtiếngchim,tiếngtimtôiđậpthìnhthình...Tôiđangđứngquay lưngvềphíacửađểmở, rồi tôi cảm thấymáudồn lênđầukhi

nghethấytiếngnóivànhịpthởcủaemsaulưngmình.Emtới,kéotheocáiva linặngvavấplạchcạchtrênmặtsàn.“Xinchào,”emnóirồiđứngim,nhìntôibằngđôimắtranhmãnh,vuivẻ,đôimôimềmmạihehétrongmộtnụcườihơingẫnnhưngtrìumếntuyệtvời.Emgầyhơnvàcaohơn,vàthoángtrongmộtgiây,tôicảmthấynhưmặt

emkhôngxinhbằngcáihìnhảnhinđậmtrongtâmtrímàtôinângniuhơnmộtthángnay:máemtrônghópvàquánhiềunốttànnhangchelấpnhữngnéthồnghàoquêmùacủaem;cáiấntượngđầutiênnày(mộtquãngrấtngắnngủimangtínhngườigiữahainhịptimhổ)mangmộthàmýrõràngrằngtấtcảnhữnggìHumbert-Góaphảilàm,cầnlàmvàsẽlàmlàđemlạichoembémồcôi auxyeuxbattus* (mắt cóquầng) (cảđếnnhữngvệt bóngmàuchìdướiđôimắtấycũngcónhữngđốmnhỏ),datuyrámnắngmàvẫnxanhxaonàymộtcăncốtgiáodụcvữngvàng,một thờicongái lànhmạnhvàsungsướng,mộtngôinhàsạchsẽ,nhữngbạngáicùngtuổidễthương,trongđó(nếu số phận chiếu cố đền bù cho tôi) tôi có thể tìm thấymột Magdlein

[124] nhỏ nhắn xinh đẹp cho riêng Herr Doktor Humbert.

Nhưng,trong“nháymắt”,theocáchnóicủangườiĐức,đườnglốihànhxửthiên thầnấyđãbịxóa toẹt,và tôibắtkịpconmồicủamình(thờigianđinhanhhơnnhữnghuyễntưởngcủachúngta!),vàemlại làLolitacủatôi-thựctế,làLolitacủatôihơnbaogiờhết.Tôiđặttaylênmáitócấmmàunâuđỏcủaemvàxáchvalilên.Emửngsắchồng,ngờiánhmậtong,trongchiếcáobôngkẻsọcrựcrỡnhấtcủamìnhvớihọatiếthìnhnhữngquảtáođỏbétítẹo,đôi tayđôichânvớinướcdanâuanhánhvàngđầyvếtxước tựanhưnhữngđườngchấmchấmtạonênbởinhữngviênhồngngọcđôngđặcnhỏxíu,vànhữngchiếctấtngắnmàutrắngcổsọcnổigậpxuốngởđúngtầmtôinhớ,vàdocáidángđitrẻnítcủaemhoặcdotôinhớlàbaogiờemcũngđigiàybệt,đôigiàyđơculơnâu-trắngcủaemcóvẻquárộngvàquácaogótđốivớiem.VĩnhbiệtTrạiQ.,TrạiQ.vuivẻ.Vĩnhbiệtthứcănnhạtnhẽo,vôbổ, vĩnh biệt chú bé Charlie

[125]. Em ngồi xuống cạnh tôi trong chiếc xe

nónghầmhập,vungtayđậpmộtconruồinhanhchânđậuliềnlênđầugốixinhxắnđángyêucủaem;rồimiệngnghiếnngấunhaikẹocaosu,emmaulẹvặncửakínhbênphíaemxuốngvàlạitrởvềyênvịtrongtưthếbanđầu.Chúngtôiphóngnhanhquakhurừnglốmđốmvàvằnnắng.“Ma-măngthếnào?”emhỏichophảiphép.Tôinóibácsĩvẫnchưabiếtđíchxáclàbệnhgì.Đạikháilàliênquanđến

bụng.Báng à?Không, bụng.Chúng ta phảiởquanhquẩn trongvùngnàymột thờigian.Bệnhviệnởnông thôn,gần thịxãLepingvillevui tươi,nơimộtnhàthơlớnđãcưngụhồiđầuthếkỉmườichínvàởđó,chúngtasẽđi

xemtấtcảcáctròdiễn.EmnghĩđólàmộtýtuyệtvờivàhỏiliệuchúngtacóthểtớiLepingvilletrướcchíngiờtốikhông.“ChúngtanênđếnBricelandvàogiờăntối,”tôinói,“vàsángmaichúng

tasẽthămLepingville.Cuộcdãngoạithếnào?Thờigianởtrạichắcvuilắmnhỉ?”“Ư-hừm.”“Rờitrạicótiếckhông?”“Kh-không.”“Nóiđichứ-đừngcóậmàậmừthế.Nóivớitôiđiềugìđi.”“Điềugìhởpapa?”(emthốtratiếngđóbằngmộtgiọngmỉamaicốtình).“Bấtcứđiềugì.”“Ôkê,nếuLocóthểgọiôngthế?”(mắtlimdimdánvàoconđường).“Dĩnhiên.”“Đó làmột vở hài kịch, ông thừa biết.Ông phải lòngma-măng từ bao

giờ?”“Mộtngàynàođó,Losẽhiểunhiềudạngcảmxúcvàtìnhhuống,chẳng

hạnnhưsựhàihòa,cáiđẹpcủanhữngquanhệtinhthần.”“Dào!”tiểunữthầnkhinhkhỉnhnói.Cuộcđốithoạingưngmộtláttrongkhixeđiquamấyphongcảnh.“Nhìnkìa,Lo,cảmộtđámbòtrênsườnđồi.”“LonghĩlàLosẽóinếulạinhìnmộtconbò.”“Lobiếtđấy,tôiđãnhớLokinhkhủng.”“Lothìkhông.Thựctế,Lođãphảnbộiôngdãman,nhưngđiềuđóchẳng

quantrọngchútnào,bởivìdùsaoôngcũngđãthôikhôngđoáihoàiđếnLonữa.Này,me-xừláinhanhhơnma-măngcủatôinhiềuđấy.”Tôigiảmtốctừđộmùtrămmốtxuốngđộlòatámmươi.“TạisaoLonghĩrằngtôikhôngđoáihoàiđếnLo?”“Nàynhé,ỏngchưahônLo,phảikhôngnào?”Thởhắtravàrênthầmtronglòng,tôithoángthấymộtlềđườngkhárộng

ở trướcmặtvà láivàođámcỏdại, chiếcxechồmchồmxócnẩy lên.Hãynhớemchỉlàmộtbégái,hãynhớemchỉlà...XevừadừngmộtcáilàLolitaliềnchuồihẳnvàovòngtaytôi.Chầnchừ,

không dám tự buông thả - thậm chí không dám cho phép mình hiểurằngđây(cáiươnướtdịuêmấy,cáingọn lửarunrẩyấy) làkhởiđầucủacuộcđờikhônxiếttảmàchungcuộc,nhờsựtrợgiúpđắclựccủasốphận,tôiđãtạonênđược-khôngdámthựcsựhônem,tôikhẽchạmvàođôimôinónghổihémởcủaemvớilòngsùngkínhtộtđộ,hớptừnghớpnhỏ,khôngbợnchút tàdâm;nhưngemnônnóngoằnoại,ápmiệngvàomiệngtôi rối

ráođếnnỗitôicảmthấyrõnhữngchiếcrăngcửacủaemvàchiasẻvịbạchàtrongnướcbọtcủaem.Dĩnhiên,tôibiết,vềphíaem,đóchỉlàmộttròchơingâythơ,mộtchútxíungốcdạicủathiếunữchưatrưởngthànhbắtchướchìnhbóngmộtthiêndiễmtìnhgiảtạonàođó,vàvì(theoquanđiểmcủabácsĩđiềutrịbằngphươngpháptâmlí,cũngnhưkẻhiếpdâm

[126]),cácgiớihạn

vàqui luậtcủanhữngtròchơicongáinàyrất linhđộng,hoặc ítnhất,quátinhvitheocáchtrẻconkhiếnbạnchơilớntuổikhôngthểnắmbắtđược-tôihoảnghồn,sợmìnhcóthểđiquáxa,khiếnemgiậtmìnhđổiý,rụtlạivìkinh tởmvàkhiếphãi.Và trongkhi tôiđang lođếnđauđớnvềđiềuquantrọnghơntấtthảylàđưalénemvàocấmcungcủaTheEnchantedHunters,trongkhichúng tôicònphảiđicảmột trămbamươicâysốnữa,một trựcgiácmaymắnkhiếnchúng tôi rờinhaura -khôngđầymộtgiây trướckhimộtchiếcxetuầntraxalộxịchđếnbênchúngtôi.Ngườiláixemặtđỏphâyphây,lôngmàysâuróm,chằmchằmnhìntôi.“Có thấymột chiếc xe du lịchmàu xanh lơ, cùngmác với xe của ông,

vượtlênxeôngtrướcngãtưkhông?”“Ồkhông.”“Tụinàykhôngthấy,”Lonói,háohứcngảngườivàotôi,đôibàntayhồn

nhiênđặtlênchântôi,“nhưngôngcóchắclànómàuxanhlơkhông,bởivì...“Viêncảnhsát (khôngbiếtyđuổi theocáibóngnàocủachúng tôi?)ban

tặngcôgáinụcườikhảáinhấtcủayrồiquayxevònglại.Chúngtôiđitiếp.“Đồđầuđất!”Lonhậnxét.“Đángraanhtaphảibắtông.”“LạyChúa,tạisaolạilàtôi?”“À,tốcđộtốiđaởcáibangnhàquênàylàtámmươivà...Không,đừng

hãmchậmlại,ngốcạ.Anhtađirồi.”“Chúng ta còn cảmột chặngđườngdài,” tôi nói, “và tôimuốnđếnnơi

trướckhitrờitối.Vậyhãyngoannào.”“Ngoanvớichảhư,congáihư,”Lonóirấtthoảimái.“Tộiphạmvịthành

niênnhưngthẳngthắnvàhấpdẫn.Cáiđènnàyđỏlênrồinày.Lochưathấyailáixenhưthếnày.”Chúngtôilặnglẽquamộtthịtrấnlặnglẽ.“Này,liệuma-măngcóphátđiênlênnếupháthiệnrachúngmìnhlàtình

nhâncủanhaukhông?”“Chúaơi,đừngcónóinăngcáikiểuấy,Lo!”“Nhưngchúngmìnhlàmộtcặptìnhnhân,phảikhông?”“Theotôibiếtthì

không.Có lẽ lại sắpmưanữa.Lokhôngmuốnkểcho tôinghenhững trò

tinhquáicủaLoởtrạiư?”“Papanóinhưsáchấy.”“Lođãgiởnhữngtrògì?PapanhấtthiếtmuốnLokểchopapanghe.”“Papacódễbịsốckhông?”“Không.Tiếptụcđi.”“HãyrẽvàomộtlànđườngvắngrồiLosẽkểpapanghe.”“Lo này, papa phải nghiêm túc yêu cầu Lo đừng có làm trò hề. Được

không?”“Được...Lothamgiamọihoạtđộngđượcđềxuất.”“Ensuite?*(Sauđóthìsao).”“Sauđó,ngườitadạyLosốngsungsướngvàphongphúvớingườikhác

vàpháttriểnmộtnhâncáchlànhmạnh.Thựcchấtlàngoannhưcủkhoai.”“Phải, papađãđọc thấynhữngđiềuđạikháinhư thế trongcuốnkỉyếu

nhỏcủatrại.”“TụiLothíchhátđồngcaquanhđốnglửa trongcái lòsưởi lớnbằngđá

hoặcdướitrờisaochếttiệt,mỗiđứađemtinhthầnhạnhphúccủariêngmìnhhòagiọngvớicảnhóm.”“Trí nhớ của Lo thật xuất sắc, nhưng papa phải cảm phiền Lo lược bỏ

nhữngchữtụcđi.Còngìkhácnữa?”“PhươngchâmcủaNữHướngĐạoSinh,”Losôinổinói,“cũnglàphương

châmcủaLo.CuộcđờicủaLophảitrànđầynhữngviệcthiệnnhư...chậc,cụthểnhữnggìkhôngquantrọng.BổnphậncủaLo...làtrởnênhữuích.Lolàbạncủanhữngđộngvậtgiốngđực.Lotuânlệnh,Lovuivẻ.Hômấylàmộtchiếcxecảnhsátkhác.LokhátvàLocựckìdơbẩntrongýnghĩ,lờinóivàviệclàm.”“Chà,papathựcsựhivọngđólàtấtcả,khôngsótgì,béemhómhỉnh.”“Vâng.Đólàtấtcả.Không...chờmộttẹo.TụiLonướngbánhtrongmột

cáilòvậnhànhbằngnănglượngmặttrời.Chúasừngkhông?”“Ờ,kháhơnđấy.”“TụiLođãrửatitỉbátđĩa.‘Titỉ’làtiếnglóngcủacáccôgiáo,cónghĩa

nhiều-nhiều-nhiều-nhiều lắm. Ồ, phải, cuối cùng nhưng không kém phầnquantrọng,nóitheocáchcủama-măng...đểxemnào...cáigìnhỉ?À,phảirồi:tụiLocònlàmbóngchiếunữa.Chà,tuyệtcúmèo.”“C’estbientout?*(Hếthẳnrồichứ).”“C’est.Trừmộtđiềunhonhỏnữa,mộtđiềumàLokhôngthểnóivớipapa

màkhôngđỏmặtđếntậnchântóc.”“Saunày,rồiLocónóivớipapakhông?”“Có,nếuchúngmìnhngồi trongbóngtốivàpapađểLonói thầm.Papa

ngủởphòngcũhayrúcvàochungchănvớima-măng?”“Phòngcũ.Ma-măngcó thểsẽphảiquamộtđợtphẫu thuậtquan trọng,

Loạ.”“Papadừnglạiởquángiảikhátnàyđượckhông?”Lonói.Ngồi trênmột chiếcghếcao,mộtvệtnắngvắtngangcánh tay trênnâu

nâuđểtrần,Lolitađượcphụcvụmộtcốckemphachếtinhvitrênphủmộtlớpxirôtổnghọp.Ngưòidựngcốckemnhiềutầngcaongấtvàmangnóđếnchoemlàmộtgãcụcmịchmặtđầymụntrứngcá,thắtmộtchiếcnơbướmhoendầumỡ,gãliếccôbẻmảnhdẻtrongchiếcáovảibôngmỏngmanhcủatôivớimộtvẻđầythèmkhátnhụcdục.NỗisốtruộtcủatôimuốnmautớiBricelandvàTheEnchantedHuntersđãtrởnênquámứcchịuđựngnổi.Maysao,emgiảiquyếtmónkemcủamìnhvớisựmaulẹthườnglệ.“Locóbaonhiêutiềnmặt?”tôihỏi.“Khôngcólấymộtcent,”Lobuồnbãnói,nhướnlôngmàylên,giơchotôi

thấycáivírỗngruột.“Vấnđềnàysẽđượcbổcứuvàolúcthíchhợp,” tôinói,giọnggiễucợt.

“Đichứ?”“Khoanđã.Khôngbiếttrongnàycóphòngvệsinhkhông?”“Chớcóđivệsinhởđây,”tôinói,giọngkiênquyết.“Chắcchắnđólàmột

chỗbẩnghêngười.Đithôi.”Dùsao,nóichung,emvẫnlàmộtcôbébiếtvânglờivàtôihônlêngáy

emkhichúngtôitrởvàotrongxe.“Đừnglàmthế,”emnóivànhìntôingạcnhiênthựcsự.“Đừngcónhỏdãi

lêntôi.Đồbẩnthỉu.”Emxoaxoacổ,ởchỗsátvớibảvainhôcao.“Xinlỗi,”tôithìthầm.“TạitôicưngLomà,cóthếthôi.”Xe chúng tôi lăn bánh dướimột bầu trời u ám, leo lênmột con đường

ngoằnngoèo,rồilạiđixuống.“Phải,Locũngcưngông,”Lolitakhẽnói,câutrảlờiđếnchậmcùngvới

mộttiếngtựanhưthởdàivànépsáthơnvàotôi.(Ôi,Lolitacủatôi,thếnàythìkhéochẳngbaogiờtớinơiđược!)Hoànghônđãbắtđầu thấmđẫmthị trấnBricelandnhỏbéxinhđẹpvới

kiếntrúcgiảthuộcđịa,vớinhữngcửahàngbánđồlưuniệmvànhữnghàngcâybóngmátnhậpnội,khichúngtôilănbánhquanhữngconphốlelóiđènđểtìmkháchsạnTheEnchantedHunters.Mặcdùcơnmưabụirảríchgiăngđầynhữnghạtliti,khôngkhívẫnấmvàxanhrờn,vàmộthàngdài,chủyếulà trẻ emvàngườigià,đá rồng rắn trướcô cửabánvécủamột rạpchiếubóng,nướcrỏtongtỏngnhưnhữnghạtchâulửa.

“A,Lomuốnxemphimnày.Ăntốixongchúngmìnhđixemngaynhé.Đượcchứ?”“Cóthể,”Humbertnóinhưhát-tênquỉxảotrácươngcứngthừabiếtlà

đếnchíngiờ,khisôdiễncủahắnbắtđầuthìemđãchếtlịmtrongvòngtayhắnrồi.“Cẩn thận!”Lo kêu lên, chúi người về phía trước, khimột chiếc xe tải

chết tiệtdừngsững lạiởngã tưngay trướcmặtchúng tôi,nhữngcáinhọtbọcđằngsauphậpphồng

[127].

Tôicảmthấynếukhôngtớiđượckháchsạnsớm,bằngmộtphépmàunàođó,ngaylậptức,ởkhốinhàliềnđó,tôisẽhoàntoànkhôngkiểmsoátđượcchiếcxecàtàngnàyvớinhữngcáigạtnướcvôhiệunhữngcáiphanhđồngbóng;nhưngnhữngkháchquađườngmàtôigọihỏiđườngthìhoặccũnglàngườilạtừnơikhácđến,hoặcnhíumàyhỏilại:”Enchantedcáigì?”nhưthểtôilàmộtthằngđiên;hoặcnữa,họgiảithíchrấtrắmrối,vớinhữngđộngtáchìnhhọc,nhữngđiềuchungchungmangtínhhìnhhọcvànhữngchỉdẫnsặcmùiđịaphương(...rồiđitheohướngNamsaukhiđiquatòaán...)khiếntôikhôngthểkhônglạclốitrongcáimêcungnhữngtiếngxíxộđầythiệnýcủahọ.Lúcnày,nhữngkhúcruộtđángyêuhìnhlăngtrạcủaLođãtiêuhóahếtmónkem,emđangnónglòngchờmộtbữaănthịnhsoạnvàđãbắtđầubồnchồn không yên.Còn tôi,mặc dù từ lâu đã trở nên quen vớimột kiểu sốphậnthứyếu(gãthưkívụngvềcủaMcFate,cóthểnóivậy)canthiệpmộtcáchnhỏmọnvàokếhoạchtốtđẹphàohiệpcủaôngchủ-đilòngvòngmòmẫmquacácphốcủaBricelandcólẽlàthửtháchbựcmìnhnhấtmàtôitừngđốimặt.Vàithángsau,tôikhôngkhỏitựcườisựngờnghệchcủamìnhkhinhớlạicáicáchmìnhcứkhăngkhăngnhưtrẻcon,mộtmựctìmbằngđượccáinhàtrọđặcbiệtcócáitênkìquặcấy,trongkhisuốtdọcđườngchúngtôiđi,vôkhốikhách-sạn-có-chỗ-để-xetrưngbiểnnêông“cóphòngrảnh”,sẵnsàngtiếpđónđủloại:nhânviênchàohàng,tùvượtngục,giađìnhđôngcon,nhữngkẻliệtdươngcũngnhưnhữngcặpđồitrụynhấtvàmáunhất.Chao,cácvịhàohoaphongnhãláixelướtđitrongnhữngđêmhè,từxalộhoànhảo,cácvịcóthểthưởngthứcnhữngxenxiếtbaonóngbỏngvớinhữngđúđởn,oằnoạidâmđãng,nếunhữngPhòngSămTiệnNghibỗngmấthếtsắctốvàtrởnêntrongsuốtnhưnhữnghộpthủytinh!Rốtcuộc,cáiphépmàumàtôikhaokhátcũngđến.Mộtngườiđànôngvà

mộtcôgái,ítnhiềudínhvàonhautrongmộtchiếcxemờtốidướivòmcâytítáchnhỏgiọt,bảolàchúngtôiđangởchínhgiữaCôngViên,chỉviệcrẽtráiởchỗđènhiệugiaothôngtiếptheolàtớiliền.Thựctế,chúngtôichẳngthấyđènhiệugiaothôngtiếptheonào,vìCôngViêntốiđennhưnhữngtộilỗimà

nócheđậy-nhưngkhônglâusaukhiquẹoêmrumộtkhúccuathoaithoảidốc,dukhách thấymộtvầng lấp lánhnhưkimcươngquamànsương, rồimộtánhnướchồxuấthiện-vànóđâyrồi,kìdiệuvàkhắcnghiệt,dướimộtrặngcâytựabóngma,cuốimộtđườngvàorảisỏi-tòalầuTheEnchantedHunterstrắngnhợt.Mộtdãyxeđậu,nhưnhữngconlợntrướcmángăn,mớithoạtnhìn,tưởng

như chắn lối vào; nhưng rồi, thần diệu thay,một chiếc xemui xếp hoànhtráng,bónglộn,lunglinhnhưhồngngọc

[128]tronglànmưarựcánhđèn,bắt

đầuchuyểnđộng-mộtngườivairộngrasức“re”nóra-vàchúngtôimừngrỡláchvàochỗtrốngnóđểlại.Ngaylậptức,tôitiếclàmìnhđãquávộivãvìtôinhậnthấykẻđếntrướcmìnhlúcnàyđãchiếmdụngmộtchỗtrúgiốngnhưnhàđểxemàcạnhđócònđủchỗchomộtxekhác;nhưngtôiđangquásốtruộtđểnoigươnganhta.“Úià!Cóvẻoáchđấy!”cụccưngphàmtụccủatôinhậnxét,mắtliếcnhìn

mặttiềntrátvữagiảđáhoatrongkhiláchmìnhrakhỏixe,dấnvàolànmưatí tách, bàn tay trẻ thơ lẹ gỡ “li” áomắc vàokẽ trái đào

[129] - để dẫn thơ

RobertBrowning[130]

.Dướiánhđènhồquang,nhữngbảnsaophóngđạicủalácâyhạtdẻnhàoxuốngvàchơinhởntrênnềnnhữngcộttrụtrắng.Tôimởcốpxe.Mộtngườidađengùvàtócbạcvậnmộtthứđồngphụclấyhànhlícủachúngtôi,đặtlênxeđẩy,từtừđẩyvàosảnhchờ.Sảnhđầynhữngbàgiàvàgiáosĩ.LolitangồithụpxuốngđểvuốtvemộtconchócộcTâyBanNhamặt trắng, tai đen, mình có những vệt xanh; dưới bàn tay em (ôi, ai màcưỡngnổi,tráitimcủatôi!),nóngâyngấtlăntrêntấmthảmtrangtríbằngnhữngmôtiphoa - trongkhi tôivừahắnggiọngvừa lenquađámđôngđểđến quầy tiếp tân. Tại đây,một lãc già hói dáng dấp như lợn - trong cáikháchsạngiànày,aicũnggià-nhìnkĩmặttôivớimộtnụcườilễphép,rồithủngthẳnglấyrabứcđiện(bịvònhàu)củatôi,đánhvậtvớimộtsốchỗtốinghĩa,ngoảnhđầunhìnđồnghồtreotường,vàcuốicùng,nóilãorấtlấylàmtiếc, lãođãgiữcănphòngcóhaigiườngsóngđôiđến tậnsáurưỡi,nhưngbâygiờcóngườithuêrồi.MộtđạihộitôngiáođãđụngđộvớimộttriểnlãmhoaởBriceland,và...“Tên tôikhôngphải làHumberg,” tôi lạnh lùngnói,“cũngchẳngphảiHumburg,màlàHerbert,tôimuốnnóilàHumbert,vàgiờthìphòngnàocũngđược,chỉcầnkêthêmmộtchiếcgiườngtrẻconchocongáibécủatôi.Nólênmườivàđangrấtmệt.”LãogiàhồnghàođưamắthồhởinhìnLo-emvẫnngồixổm,môihehé,

nghiêngmặtlắngnghenhữnggìchủnhâncủaconchóđangnói,mộtbàgiàtrùmkíntrongnhữngtấmvoanmàutím,ngồilúttrongchiếcghếbànhrộng

bọcvảicrơton.Hìnhảnhtươitắnnhưhoaấyxuatanmọinghingờcóthểnảysinhtrong

đầulãogiàtụctĩu.Lãonóilãocóthểcòncómộtphòng,phải,đúnglàlãocònmộtphòng-vớimộtgiườngđôi.Cònvềcáigiườngconthì...“ÔngPotts,chúngtacócònchiếcgiườngtrẻconnàokhông?”Potts,cũng

hồnghàovàhóiđầu,vớinhữngsợi lôngbạcmọcra từ lỗ taivànhững lỗkhác,nóiđểxemôngtacóthểlàmgì.Ôngtađếnvànóiđiềugìđó,trongkhitôimởnắpchiếcbútmáy.Humbertrõthậtnônnóng!“Giường đôi của chúng tôi, thực ra là giường ba,” Potts nói, giọng dỗ

dành,témnệmchotôivàbécủatôi.“Mộtđêmđôngkhách,chúngtôiđãsắpxếpchobabàvàmộtđứanhỏtrạctuổicháunày,ngủchungmộtgiường.Tôichắcmột trongbabà làmộtngườiđànôngcải trang (chính tôi cũngnghĩthế).Dù sao... liệucócòncáigiườngconnào trongphòng49không,ôngSwine

[131]?”

“TôinghĩnóđãđượcdànhchogiađìnhnhàSwoonrồi,”Swine,lãohềgiàbanđầu,trảlời.“Chúngtôisẽxoayxởcáchnàođó,”tôinói.“Cóthểsauđây,vợtôicũng

sẽđến...nhưngchodùnhưvậy,tôinghĩbọntôicũngsẽxoayxởđược.”Haiconlợnhồnghàođógiờđâynằmtrongsốnhữngngườibạntốtnhất

củatôi.Bằngnétchữchậmrãi,sạchbongcủatêntộiphạm,tôiviết:TiếnsĩEdgarH.Humbertvàcongái,342,LawnStreet,Ramsdale.Ngườitagiơchotôixemmộtchiếcchìakhóa(342!)trongmộtthoáng(kiểunhàảothuậtchìachokhángiả thấycáivậtmàanhtasắplàmbiếnmất)rồiđưanóchoBácTom

[132].Lođứngdậy,rờibỏconchó,nhưsaunày,mộthômnàođó,emsẽ

rờibỏtôi;mộtgiọtmưarơitrênmộCharlotte;mộtcôgáidađenxinhđẹpmởcửathangmáyvàbégáixấusốbướcvào,theosaulàngườichahậmhừhắnggiọngcùngBácTom-Tôm-Càngxáchhànhlí.Nhạigiễumộthànhlangkháchsạn.Nhạigiễuimlặngvàchếtchóc

[133].

“Ô,đâylàsốnhàcủachúngta,”Lovuivẻnói.Cómộtcáigiườngđôi,mộtchiếcgương,mộtcáigiườngđôitronggương,

mộtcánhcửatủchứađồcógắngương,mộtcửabuồngtắmcũngcógương,mộtcửasổxanhthẫm,hìnhphảnchiếucủamộtcáigiườngtrênđócũngnhưtrêngươngcửatủchứađồ,haicáighế,mộtcáibànmặtkính,haitủnhỏđầugiường,mộtgiườngđôi:nóichochínhxác,mộtcáigiườnghoànhtrángbằnggỗvẹc-niphủmộtchănchầnbôngtuanhunghồngTuscanyvàhaiđènđêmcóchụpmàuhồng,bêntráivàbênphải.Tôinhữngmuốnđặtmộttờnămđôlavàolòngbàntaynâuđenấy,nhưng

lạiesựrộngrãiđócóthểbịhiểunhầm,nênđặtvàođómộtđồnghai lămcent.Rồithêmmộtđồngnữa.Báctarútlui.Cạch.Enfìnseuls*(Cuốicùng,chỉcònmìnhhaichúngtôi).“Chúngmìnhcóngủtrongcùngmộtphòngkhông?”Lohỏi,nétmặtđột

ngộtthayđổitheocáicáchnăngnổthườngthấyởem-khôngbựctứchayghêtởm(mặcdùrõrànglàcũngmấpmégầngầnnhưthế)màchỉnăngnổthôi-mỗikhiemmuốnnạpchocâuhỏicủamìnhmộtýnghĩamạnhmẽ.“Papađãyêucầuhọkêthêmmộtcáigiườngcon.Papasẽngủởđónếu

Lomuốn.”“Papađiênthật,”Lonói.“Tạisao,cưng?”“Tạivì,kưngạ,nếuma-măngkưngpháthiệnra,bàýsẽlidịpapavàbóp

cổLo.”Chỉnăngnổthôi.Khôngthựcsựxemlànghiêmtrọng.“Bây giờ, thế này nhé,” tôi ngồi xuống nói trong khi emđứng cách tôi

khôngxavàtựngắmmình,hàilỏng,ngỡngàngmộtcáchthíchthúthấyhìnhảnhhồngtươinhưánhnắngcủamìnhchoánđầymặtgươngtủngỡngàngvàthíchthú.“Nghe này,Lo.Ta hãy giải quyết dứt điểmvấn đề này.Vì nhữngmục

đíchthựctế,papalàchacủaLo.PapacónhữngtìnhcảmyêuthươngthắmthiếtvớiLo.Vắngma-măng,papacótráchnhiệmchămlochoansinhhạnhphúccủaLo.Chúngtakhônggiàuvàtrongkhiđiđườngxa,chúngtabuộcphải...chúngtaphảiởcùngnhauphầnlớnthờigian.Haingườichungmộtphòng,tấtyếuphảiđiđếnmộtthứ...nóinhưthếnàonhỉ...mộtthứ...”“Từchínhxáclàloạnluân,”Lonói-vàbướcvàotủđựngđồrồilạibước

rangayvớimộttiếngcườitrẻtrungvàngóng,mởcánhcửabêncạnhvàsaukhithậntrọngngóvàobêntrongbằngđôimắtxamxámmàukhóikìlạ,sợnhỡlạinhầmmộtlầnnữa,quaytrởlạibuồngtắm.Tôimởcửasổ,cởichiếcsơmiđẫmmồhôi,thayđồ,kiểmtralạilọthuốc

viêntrongtúiáovest,mởkhóacái...Emlữngthữngtrởra.Tôiđịnhhônem:sơquagọilà,mộtchútâuyếmcó

mứcđộtrướcbữaăntối.Emnói:“Này,hãychấmdứtcáitròhônhítvàkiếmcáigìănđi.”Đólàlúctôitriềngquảbấtngờcủamìnhra.Ôi, người thương trongmộng! Em bước tới cái va li mở nắp, như thể

nhắmtừxa,rónréntừtừxáplại,đămđắmnhìncáikhobáuphíaxa,trêngiáđểđồ.(Phảichăngcặpmắttomàuxámkiacógìkhôngổn,tôitựhỏi,haylàcảhaichúngtôiđangbịđắmtrongcùngmộtmànsươngmêhoặc?)Emtiếnlạigần,gótchânnhấckhácao,uốnđôiđầu-gối-bé-traiđẹp,trongkhiđiqua

khoảng trốngphình ravới sựchậmchạpcủamộtngườiđidướimặtnướchaybaytrongmơ.Rồiemcầmhaiốngtayngắncủamộtchiếcgi-lêcựcđắttiềnmàuđồngđẹpmêhồn,nhấclên,từtừ,rấttừtừgiăngragiữađôibàntaycâmlặngnhưthểemlàmộtngườisănchimngỡngàng,nínthởngắmconchimlạmàanhtađangcầmhaiđầucánhrựclửacăngra.Rồi(trongkhitôiđứngchờ)emtừtừkéomộtchiếcthắtlưngóngánhngoằnngoèonhưconrắnravàướmthửvàomình.Rồiemsàvàovòngtaychờđợicủatôi,rạngrỡ,thoảimái,mơntrớntôi

bằngđôimắtmàuhoànghôn,dịudàng,bíẩn,ôtrọc,dửngdưng-nóithậttình,nhưđứarẻtiềnnhấttrongnhữnggáiđĩrẻtiền.Bởivìđólàhạngngườimàcáctiểunữthầnthíchbắtchước-trongkhichúngtarênrẩmvàớnmuốnchết.“Sônthìđãhao

[134]?”tôithìthầmvàotócem(khôngkiểmsoátđượclời

lẽnữa).“Papanênbiếtnóithếlàlộncáchrồi,”“Vậynóixemthếnàolàcúngđách

[135].”

“Mọicáiphảiđúnglúccủanó,”côbénóiláiđáp.Seva ascendes, pulsata, brulans, kitzelans, dementissima. Elevator

clatterans, pausa, ciatterans, populus in corridoro. Hanc nisi morsmihi adimet nemo! Juncea puellula, jo pensavo fondissime, nobserva nihilquidquam

[136];nhưngtấtnhiên,nếukéodàithêmmộtlúcnữa,cóthểtôisẽ

phạmmộtsailầmghêgớmnàođó;maysao,emđãtrởlạivớikhobáuvật.Từbuồngtắm,nơitôiphảimấtmộtthờigianđểtrởlạitốcđộbìnhthường

vìmộtmụcđíchnhàmchán,tôiđứnggõđầungóntay,nínthởvànghethấynhữngtiếng“úia”và“tuyệt” thốtra từmiệngLolitacủatôivớimộtniềmkhoáithútrẻcon.Emđãdùngxàphòngchỉvìđólàxàphòngmẫuchiêuhàng.“Nào,lạiđây,cưng,nếucưngcũngđóinhưpapa.”Thếlàhaichaconđivềphíathangmáy,congáiđungđưacáixắccũmàu

trắng,chađi trước(notabene[137]

:khôngbaogiờđisau,emkhôngphảilàmộtquíbà).Trongkhichúngtôiđứng(lúcnàythìcạnhnhau)chờđượcđưaxuống,emngậtđầu,ngápthoảimáikhôngcầngiữývàlắclưnhữnglọntóc.“Ởcáitrạiấy,mấygiờngườitađánhthứccácemdậy?”“Sáu...”emnénmộtcáingápkhác...“rưỡi”...ngápđếnsáiquaihàm,toàn

thânrunglên.“Rưỡi,”emnhắclại,cổhọnglạiphìnhlênlầnnữa.

Phòngănđónchúngtôibằngmộtmùimỡránvàmộtnụcườitànúa.Đólàmộtphòngrộngvàkhoatrươngvớitranhtườngmùimẫnthểhiệnnhữngthợsănbịmêhoặcởnhiềutưthếvàtrạngtháimêđắmkhácnhaugiữamộtđámhỗntrộnnhữngthúvậtnhợtnhạt,nhữngnữthầnrừngvàcâycối.Lácđácmấybàgià,haigiáosĩvàmộtgãmặcáovestthểthaođanglặnglẽănnốtbữatốicủamình.Phòngănđóngcửavàochíngiờvà,maythay,cáccônữtiếpviênmặcđồxanh,mặt tỉnhbơ,đangrấtvộivã làmsaophứtđượcchúngtôicàngsớmcàngtốt.“ÔngtanomgiốnghệtQuilty,giốngnhưđúc,phảikhông?”Lonóikhe

khẽ,khuỷutaynhọn,rámnắngcủaemtuykhôngthựcsựchỉ,nhưngrõrànglàvôcùngbứtrứtmuốnchỉngườimặcáovestcarôđangngồiănmộtmìnhởgócphòngđằngkia.“GiốngôngnhasĩbéocủachúngtaởRamsdaleấyà?”Lodừngngụmnướcvừauốngvàđặtchiếccốcsóngsánhxuống.“Dĩnhiênlàkhông,”emphìcười,bắncảnướcbọtra.“Lomuốnnóicái

taynhàvăntrênáp-phíchquảngcáothuốcláDrom[138]

cơ.”ÔiFame!ÔiFemina

[139]!

Khicôtiếpviêndằnmạnhmóntrángmiệngxuốngbàn-mộtkhoanhbánhanhđàototướngchocôbévàkemva-nichongườigiámhộ,màcôbévộingốnthêmmộtphầnlớnsaukhiđảxongkhoanhbánhcủamình-tôilấyramột cái lọ nhỏ đựng những Viên Thuốc Tím của Papa. Khi nhớ lại cáikhoảnhkhắckìlạquáigởấycùngnhữngbứctranhtườngbuồnnônấy,tôichỉ có thể giải thích cách hành xử củamình khi đó bằng cái cơ chế củakhoảng chân khôngmộngmị trong đó xoay trònmột tâm thần thác loạn;nhưnglúcấy,đốivớitôi,tấtcảchuyệnđódườngnhưrấtđơngiảnvàtấtyếu.Tôiliếcnhìnquanh,hàilòngthấyngườiăntốicuốicùngđãđikhỏi,mởnútlọvàrấttừtừdốcviênthuốcmêvàolòngbàntay.Tôiđãthậntrọngôntậptrướcgươngcáiđộngtácấpbàntaykhôngvàomiệnghátovànuốtmộtviênthuốc (giả tưởng).Đúngnhư tôi chờđợi, em chồm tới cái lọ đựngnhữngviên connhộngbụbẫm lung linhmàu sắcmang trong ruộtGiấcNgủ củaGiaiNhân.“Xanhrờn!”emreolên.“Timtím.Nhữngcáiviênnàylàmbằnggìvậy?”“Bằngbầu trờimùahè,” tôiđáp,“bằngnhững tráimận, tráivảvàbằng

máu-rượu-vangcủacácvịhoàngđế.”“Không,nóithậtđi...làmơn.”“Ô,chỉlàthuốcviênmàutímthôi.VitaminX.Uốngvàokhỏenhưvâm.

Locómuốnthửmộtviênkhông:1”Lolitachìatayra,gậtđầulialịa.

Tôihivọnglàthuốccóhiệuquảtứcthì.Chắcchắnlàthế.Emđãcómộtngày dài, buổi sáng đi chèo thuyền với Barbara, chị gái nó là Giám đốcCảng,nhưtiểunữthầnđángyêutrongtầmtaytôibắtđầukểgiữanhữngcáingápcốnén, nhữngcái ngáp sái quaihàmcàng lúc càng tăng cườngđộ -chà,viênthuốcthầndiệutácđộngmớinhanhlàmsao!-vàcòncóhiệuquảtheonhiềucáchkhácnữa.Lúcchúngtôirakhỏiphòngănnhưbướctrênmặtnước,dĩnhiênLođãquênphắtbộphimvừađâycònlởnvởntrongđầu.Khichúngtôiđứngtrongthangmáy,emdựavàongườitôi,khẽmỉmcười-papacómuốnngheLokểkhông?-mắtlimdim.“Buồnngủ,hả?”BácTomhỏi,tháptùngôngkháchPháp-Ailenđiềmđạmcùngcongáivàhaibàđãluốngtuổi, chuyêngiavềhoahồng, lên tầng.Họnhìnvới thiện cảmbônghồngnhỏmảnhdẻ,rámnắng,loạngchoạng,đờđẫncủatôi.Tôigầnnhưphảibếemvàophòng.Emngồixuốngmépgiường,hơilảođảo,nóibằngmộtgiọngchimcâu,uểoảivàlènhè:“NếuLokểvớipapa...nếuLokểvớipapa,papacóhứa...(buồnngủ,rất

buồn ngủ - đầu ngặt ngoẹo,mắt lộn tròng) có hứa là sẽ khôngmắng Lokhông?”“Đểsauhẵnghay.Giờhãyđingủđã.PapasẽđểLolạitrongphòng,Lo

ngủđi.PapachoLomườiphút.”“Ôi,Lothậtlàmộtđứacongáiđángghêtởm,”emnóitiếp,rũtóc,những

ngóntaychậmrãitháodảiruybăngnhung.“ĐểLokểpapanghe...”“Đểmai,Lo.Đingủ,đingủđi...vìChúa,hãyđingủđi.”Tôibỏchìakhóa

vàotúivàđixuốngcầuthang.

28

Thưaquíbàtrongđoànbồithẩm!Xinhãylượngthứchotôi!Chophéptôi

lợi dụng chút xíu thời gian vàng bạc của quí bà! Vậy là đã đến le grandmoment* (thờiđiểmquyếtđịnh).TôiđểLolita lạimộtmình,emvẫnngồitrênmépchiếcgiườnghunhút,giơcaođôichânngáingủ,sờsoạngtìmdâygiàyvàdovậy,đểlộđùitrongđếntậnbẹn,nơirìaxilíp-emvẫnluônluônlơđễnhhoặctrơtrẽnlạthườngnhưvậy,hoặccảhai,trongviệcphôphangchâncẳng.VậyđólàhìnhảnhkínbưngcủaLolitamàtôiđãkhóatráilại-saukhikiểmtrachắcchắnlàcửaphòngkhôngcóthencàibêntrong.Chiếcchìakhóa, vớimiếnggỗkhắc số lủng lẳng, từđây trở thànhcâu thần chú“Vừngơi,mởcửa!”chomộttươnglaimêlirùngrợn.Nólàcủatôi,nólàbộphậnkhăngkhítgắnliềnvớibàntaynóngbỏngvàlônglácủatôi.Trongítphútnữa-cholàhaimươiphút,haynửagiờ,sicheristsicher

[140]nhưông

chúGustavecủatôithườngnói-tôisẽtựchophépmìnhvàophòng“342”vàthấytiểunữthầncủatôi,ngườiđẹpvàcôdâucủatôi,cầmtùtronggiấcngủphalê.Thưacácvịbồithẩm!Nếuniềmhạnhphúccủatôibiếtnói,hẳnnóđãhétđinhtai, làmrur.gchuyểncảcáikháchsạnmàumènày.Vàbâygiờđây,điều tiếcnuốiduynhấtcủa tôi làđãkhông lặng lẽđặtchiếcchìakhóa“342”ởquầytiếptânvàrờibỏthànhphốnày,nướcnày,lụcđịanày,báncầunày-thựcchấtlàtráiđấtnày-ngaycáiđêmhômấy.Xinchotôigiảithích.Tôikhôngbốirốimộtcáchquáđángvìnhữnglời

bónggiótựbuộctộicủaem.Tôivẫnquyếttâmsắtđátheođuổichínhsáchcủamình làgiữnguyên sự trong trắngcủa embằngcáchchỉ lén lút hànhđộngtrongđêmvàchỉtrênmộttấmthântrầnnhỏbéđãbịgâymêhoàntoàn.Kiềmchếvàtôntrọngvẫnlàphươngchâmcủatôi-ngaycảnếusự“trongtrắng”ấy(naybịkhoahọchiệnđạicoirẻhoàntoàn,tiệnđâyxinnóithế)đãbị sứt mẻ tí chút qua một vài trải nghiệm gợi dục trẻ dại, chắc là đồnggiới,ởcáitrạichếttiệtấy.Dĩnhiên,vớicungcáchlỗithời,cựulụcđịacủamình, tôi, Jean-JacquesHumbert

[141] đây, khi gặp em lần đầu, tôi coi em

đươngnhiênlàtrinhnguyênnhưcáikháiniệmrậpkhuônvề“trẻconbìnhthường”đượcquiước là thế, kể từkhiCựuThếGiới trướcCôngnguyêncùngnhữngthônglệhấpdẫncủanókếtthúcmộtcáchđángtiếc.Trongcáikỉnguyênánhsángnày,xungquanhchúngta,khôngcònnhữngđóa-hoa-nô-lệmàchúngtacóthểtùytiệnngắtgiữathờigiangiaodịchvàtắmtápnhưvàothờinhữngngườiLaMã;vàchúngtacũngkhôngdùngxảlángtừđầuđếnđuôinhữnggáilàngchơinhỏxíuđểmuavuigiữamónthịtcừuvàmón

nướcquảnhưcácnhàquyềnquíphươngĐôngvàonhữngthờicònxahoahơn.Toànbộvấnđềlàmốiliênhệcũgắnkếtthếgiớingườilớnvớithếgióitrẻ con, ngàynay đã bị những tập quánmới và luật lệmới chặt đứt hoàntoàn.Mặcdùtừngtậptọnglàmnghềthầythuốctâmthầnvàthamgiacôngtácxãhội,tôithựcsựhiểubiếtrấtítvềtrẻcon.Xétchocùng,Lolitachỉmớimườihaituổi,vàchodùcótínhđếnhoàncảnhthờigianvànơichốn-thậmchílưuýtớiứngxửthôtụccủahọcsinhMĩ-tôivẫncócảmgiácrằngbấtkìđiềugìcóthểxảyratrongđámchoaichoaingượcngạoấy,ắtphảixảyraởmộtđộtuổilớnhơnvàtrongmộtmôitrườngkhác.Dovậy(đểnốilạidòngmạchcủalờigiảithíchnày),nhàđạođứchọctrongtôitránhnévấnđềbằngcáchbámchặtvàonhữngkháiniệmquiướcvềcongáimườihaituổiphảinhưthếnào.Ôngthầythuốckhoanhitrongtôi(mộtlangbămnhưđasốbọnhọ-nhưngkhôngsao)nhaiđinhailạicáimónlíthuyếttân-Freudxàoxáolạivàgợi lênmộtDollymơmộngvàhuyễnhoặcđangtrongthờikì“pháttriểntiềmẩn”củatuổithiếunữ.Saurốt,tênhámnhụcdụctrongtôi(mộtconquáivậtlớnđiênkhùng)khônghềphảnđốimộtchútđồibạinơiconmồicủahắn. Nhưng đâu đó đằng sau diễm phúc mê cuồng ấy, những hình bónghoangmangđanghộiđàm-vàtôirấttiếclàđãkhônglưutâmđếnhọ!Hỡinhữngconngười,hãyngheđây!LẽratôinênhiểurằngLolitađãtỏracócáigìrấtkhácvớiAnnabelngâythơ,vàrằngcáiácđộcđangthởhítquatừnglỗchânlôngcủacôbéquyếnrũkìlạmàtôisửasoạnchoniềmlạcthúbímậtcủamình,sẽkhiếnmọibímậttrởthànhbấtkhảvàlạcthútrởthànhnọcđộcchếtngười.Lẽratôinênbiết(quacáitínhiệumàmộtcáigìđónơiLolita-côbéLolitađíchthựchaymộtthiênthầnngơngácsaulưngem-radấuchotôi)kếtcụccủaniềmsungsướngmongđợisẽchỉlàđauđớnvàkinhhoàng.Ôi,cácquíôngcócánhtrongbồithẩmđoàn!Vàemlàcủatôi,emlàcủatôi,chiếcchìakhóanằmgọntrongtaytôi,tay

tôiđúttrongtúi,emlàcủatôi.Trongquátrìnhmơtưởngvàbàymưutínhkếđãkhiếntôibaođêmmấtngủ,tôidầndầnloạibỏmọicáilờmờkhôngcầnthiếtvà,bằngcáchchồngnhữnghìnhảnhtưởngtượngtrongsuốtlênnhau,lớp nọ phủ lớp kia, cuối cùng tôi đã dựng lên được một bức tranh hoànchỉnh.Khỏathânhoàntoàn,trừmộtchiếctấtvàchiếcvòngnạmđáquí,nằmdangtaychântrênchiếcgiườngnơiliềuthuốcmêcủatôiđãhạgụcem-đó,tôiđãmườngtượngtrướcraemnhưvậy;tayemvẫnnắmchặtmộtdảiruybăngnhungbuộc tóc; thân thểmàumậtongcủaem,vớivạt trắngâmbảncủamộtchiếcáotắmsơsàicòninhìnhtrênnềndarámnắng,phôratrướcmắttôiđôinúmvúmớinhú;trongánhđènhồnghồng,mộtnạmlôngtơóngánhtrêngòmunâynẩy.Chiếcchìakhóalạnhvớimiếnggỗđeoâmấmnằmtrongtúitôi.

Tôilangthangquamấyphòngcôngcộngkhácnhau,phíadướilộnglẫy,cònphíatrênthìlạiảmđạm:vìcáivẻngoàicủalòngdâmdụcbaogiờcũngảmđạm;lòngdâmdụckhôngbaogiờdámchắchoàntoàn-ngaycảkhinạnnhânnhunglụađãbịnhốttronghầmgiamkhóachặtcủaanh-rằngmộtácquỉkìnhđịch

[142]nàođóhoặcmộtvịthầnđầyuylựcnàođó,cònchưaquyết

xóa bỏ chiến thắng được chuẩn bị kĩ càng của anh. Nói theo cách thôngthường,tôicầnuốngmộtli;nhưngkhôngcóphòngbarnàotrongcáinơikhảkínhđầynhữngkẻphàmphutụctửđầmđìamồhôivànhữngđồvậtcổlỗnày.Tôilữngthữngđivềphíaphòngvệsinhnam.Tạiđây,mộtngườivậnđồ

đenthầytu-một“câyvuinhộn”commeondit*(nhưngườitathườngnói)–vớisựtrợgiúpcủaVienna

[143],đangkiểmtraxemcáiấycócònnguyênđó

không,yhỏitôiđánhgiábàinóichuyệncủatiếnsĩBoydnhưthếnàovàcóvẻbốirốikhi tôi(VuaSigmund

[144]ĐệNhị)nóiBoydquả làmộtcậubé.

Nóirồi,tôigọngàngvứttờgiấymềmtôiđãdùngđểlaunhữngđầungóntaynhạycảmcủamìnhvàochiếcsọtđựnggiấybỏ,vàrakhỏiđó,đitiếpvềphíatiền sảnh.Thoảimái chốngkhuỷu tay trên quầy, tôi hỏi ôngPotts ông cóchắcvợtôikhônggọiđiệntớikhông,vàvềcáigiườngconthìsao?Ôngtatrảlờilàvợtôikhônggọi(dĩnhiênrồi,nàngcócònđâu)vàngàymai,chiếcgiườngconsẽđượckênếuchúngtôiquyếtđịnh lưu lại.Từmộtchỗđôngnghịt gọi là Sảnh của cácThợSăn, vẳng lại âm thanh hỗn hợp của nhiềugiọngnóibànluậnvềnghềlàmvườnhaysựvĩnhcửu.Mộtgiankhác,gọilàPhòngPhúcBồnTử,chanhòaánhsáng,vớinhữngchiếcbànnhỏrựcrỡvàmộtbàn lớnđầyđồ “giải khát”, vẫn cònvắng tanh, ngoại trừmộtnữ tiếpviên(thuộcloạiphụnữcónụcườiđờđẫnvàcáchnóicủaCharlotte);côtauốn éo xáp lại hỏi tôi có phải là ôngBraddock không, nếu đúng thìMissBeard

[145]đangkiếmtôi.“Quảlàmộtcáitênkìlạchomộtphụnữ,”tôinói

vàthủngthẳngbỏđi.Dòngmáucầuvồngcủatôi tuôntràotrongtim,hếtchảyra lạichảyvô.

Tôisẽgiahạnchoemđếnchínrưỡi.Quaytrởlạitiềnsảnh,tôithấyởđócómộtthayđổi:mộtsốngườimặcáováyhoahoặcđồđentụtậpthànhnhữngnhómnhỏđây,đó,vàmộtngẫunhiên timhquáinàođó tạocho tôicơhộiđượcthấymộtbégáituyệtvờitrạctuổiLolitamặcmộtchiếcáováygiốngnhưcủaLolitanhưngtrắngtinhvàthắtmộtdảiruybăngtrắngtrênmáitócđen.Côbékhôngxinh,nhưngđólàmộttiểunữthần,vàtrongmộtkhoảnhkhắcđángnhớ,đôichântrắngngàcùngcáicổhoahuệcủacôtạothànhmộtđốiâmthúvị(vềphươngdiệnâmnhạcxươngsống)vớinỗilòngtôikhao

khátLolita,nâuvàhồng,hứngkhởivàôuế.Côbétrắngtrẻonhậnthấytôiđangnhìn(thựctìnhđólàmộtcáinhìnhoàntoànngẫunhiênvàvuivẻthôi)vàdongượngnghịumộtcáchkìcục,đâmluốngcuống,mắtlongsòngsọc,ấpmubàntaylênmá,giậtgấuváyvàcuốicùng,quayhaicáixươngbảvaimảnhdẻvềphíatôi,nóichuyệnvớibàmẹdángdấpnhưbòcái.Tôirờikhỏitiềnsảnhồnào,rađứngbênngoàitrênnhữngbậcthềmtrắng,

nhìnhàngtrămconthiêuthâncánhrắcphấn[146]

xoáylộnquanhnhữngngọnđèn trong đêmđen sũngnước, đầy nhữngdập dềnhvà nhộnnhạo.Tất cảnhữnggì tôi sắp làm - tất cảnhữnggì tôi sắpdám làm - sẽchỉ là chuyệnvặt...Độtnhiên,tôibiếttrongbóngtối,ngaycạnhtôi,cóaiđóđangngồitrên

mộtchiếcghếtronghànghiêncócộtchống.Tôikhôngthựcsựtrôngthấyhắn,nhưngđiềukhiếnhắnbịphátlộlàmộttiếngkènkẹtvặnmởnútchai,rồimộttiếngựckínđáovàcuốicùnglàtiếngvặnxoắnđóngnút.Tôisắprờikhỏiđóthìhắncấtgiọnghỏi:“Maxuiquỉkhiến,ôngvớđâuđượcconbévậy?”“Xinlỗi,ôngnóigì?”“Tôinói:thờitiếtđangtốtdầnlên.”“Cóvẻthế.”“Conbélàai?”“Congáitôi.”“Ôngnóidối-khôngphảithế.”“Xinlỗi,ôngnóigì?”“Tôinói:thángBảyvừarồithậtnóngbức.Mẹnóđâu?”“Chếtrồi.”“Rathế.Rấtlấylàmtiếc.Nhântiện,xinmờihaingườidùngbữavớitôi

trưa mai, được không? Giờ đó, cái đám đông gớm ghiếc này chắc đã đikhỏi.”“Giờấy,chắcchúngtôicũngđãđirồi.Chúcngủngon.”“Rấttiếc.Tôihơisay.Chúcngủngon.Côbécủaôngcầnngủthậtnhiều.

Giấcngủlàmộtđóahồng,ngườiBaTưnóivậy.Hútthuốckhông?”

“Lúcnàythìkhông.”[147]

Hắnđánhmộtquediêm,nhưngvìhắnsay,hoặcvìgiósay,nênngọnlửakhônghắtsángvàohắnmàlạisoi tỏmộtngườikhác,mộtônglãorấtgià,mộttrongnhữngkháchthườngxuyêncủakháchsạnnày-vàcảchiếcghếxíchđumàutrắngcủaôngtanữa.Khôngainóigìvàbóngtốitrởvềchỗbanđầu của nó. Tôi nghe thấy tiếng ông lão ho và khạc ramột bãi đờm ghê

người.Tôibỏđi.Ítnhấtnửatiếngđồnghồđãtrôiqua.Đángratôiđãphảigọi

mộtchútgìuống.Tôibắtđầucảmthấythầnkinhcăngthẳng.Nếumộtsợidâyvĩcầmbiếtđau,thìtôichínhlàsợidâyđó.Nhưngsẽlàkhôngthíchhợpnếu tỏ ra vội vã. Trong khi tôi lách quamột đám người đứng như phỗngtrongmộtgóccửatiềnsảnh,mộtánhđènflashsánglòachợtlóelên-vàtiếnsĩBraddocktươirói,haibànạdòngtrangsứcbằngnhữngchùmphonglan,côbémặcđồtrắng,vàcólẽcảhaihàmrăngtrắngnhởnnheracủaHumbertHumbertlenláchgiữacôbécódángvẻtângiainhânvàngườitusĩbịmêhoặc,đượcbiếnthànhbấttử

[148]-trongchừngmựcảnhintrênnhữngtờbáo

tỉnhlẻcóthểcoilàbấttử.Mộttốpríuraríurítđãtụtậpcạnhthangmáy.Một lầnnữa tôi lạichọnđi lốicầu thangbộ.Phòng342ởngaygần thangthoát cháy.Lúcnàyvẫn có thể... nhưng chìa đã tra vàoổkhóa, và rồi tôiđãởtrongphòng.

29

Cánhcửabuồngtắmsángđènhehémở;thêmvàođó,mộtvệtsánggầy

guộc từ những đèn hồ quang bên ngoài lách vào qua bức mành lá sách;nhữngtiasángbắtchéonhauấyxuyênthủngbóngtốicủaphòngngủ,bàyracảnhtượngsauđây.Lolita của tôi, trongmột chiếc áo ngủ cũ, nằm nghiêng ở giữa giường,

quaylưngvềphíatôi.Mìnhchephủsơsài,chântayphơitrầntạothànhmộtchữZ.Emkêcảhaichiếcgốidướicáiđầutócxoănđennhánh;mộtdảisángnhờnhờvắtngangđốtsốngtrêncùng.Tôicócảmgiácnhưmìnhđãcởiquầnáođểmặcbộđồngủvàovớicái

tốcđộhuyềnhoặcmà tacó thểhiểungắm trongmộtcảnhphimbịcắtbỏđoạnthayquầnáo;vàtôiđãđặtđầugốilênmépgiườngthìLolitaquayđầulạiđămđămnhìntôiquabóngtốivằnlênnhữngsọcsáng.Đâylàmộtđiềumàkẻđộtnhậpkhôngchờđợi.Toànbộcáimànthuốc

viên(mộtchiêukhábẩn,entrenoussoitdit*(nóiriêngvớinhauthế))cốtđểgâymộtgiấcngủsâuđếnnỗicảmộttrungđoàncũngkhôngkhuấyđộngnổi,thếmàkìa,emđangtrântrânnhìntôivà,bằngmộtgiọngdấpdính,gọitôilà“Barbara”.Barbara, trong bộ đồ ngủ quá chật của tôi, cứ ngây người ngóxuốngcôbénóimê tronggiấcngủ.Khẽkhàng,vớimột tiếng thởdài thấtvọng,Dollyxoayngười,trởlạitưthếbanđầu.Trongítnhấthaiphút,tôichờđợi,căng thẳng trênmépgiường,ynhưtay thợmaybốnmươinămtrước,vớichiếcdùtựtạo,sắpsửanhảytừThápEiffelxuống.Emthởrấtnhẹ,đúnglànhịpthởcủangườingủ.Cuốicùng,tôirướnngườilêntrênmégiườnghẹpdànhchotôi,lenlénkéophầnđầuthừađuôithẹocủađốngnệmtrảigiườngchồngchấtởphíaNamđôigótchânlạnhnhưđácủatôi-vàLolitangướcđầulên,háhốcmiệngnhìntôi.Nhưsaunàymộtngườibántândượccónhãýchotôibiết,cáiviêntim

tímấythậmchíkhônghềthuộcvềgiatộclớnvàquípháicủathuốcngủvà,tuy có thể gây ngủ chomột người loạn thần kinh tin rằng đó làmột loạithuốcmạnh,nóchỉlàmộtthứthuốcanthầnquánhẹkhôngcóhiệuquảkéodàiđốivớimộttiểunữthầnmệtmỏinhưngđầycảnhgiác.DùtaybácsĩởRamsdalelàmộttênlangbămhaymộtbợmgiàtinhquái,điềuđótrướcsaukhôngquan trọng.Cáichính là tôiđãbị lừa.KhiLolita lạimởmắt ra, tôihiểurằngchodùthuốccóthểcônghiệumuộnhơnvàolúcđêmkhuya,thìsựan toànmà tôi trông cậyvào cũngchỉ là ảo tưỏngmà thôi.Đầuem từ từquayđivàgụctrênchồnggốichôngchênh.Tôinằmimretrênmégiường

củamình,dánmắtvàomáitócrốicủaem,vàolànsángchậpchờntừdathịttiểunữthầncủaemnơimộtnửabẹnvàmộtnửabờvailờmờlộra,vàcốước đoán qua nhịp thở xem em ngủ sâu tới mức nào. Vài phút trôi qua,khôngcógìthayđổivàtôiquyếtđịnhlàmìnhcóthểđánhliềuxíchlạigầncái lànsángquyếnrũmêhồnkia thêmchútnữa;nhưng tôivừanhíchvàovùngngoạiviấmápcủanóthìhơithởcủaemchợtngưnglạivàtôicócáicảmgiácbỉổilàcôbéDoloresvẫntỉnhhoàntoànvàsẽthétvánglênnếubấtkìbộphậncơthểkhốnkiếpnàocủatôichạmvàoem.Xinquíđộcgiảhãychịukhó:dùquívịcótứcđiênvớinhânvậtchínhcủacuốnsáchnày,cáigãcótráitimdịudàng,nhạycảmmộtcáchbệnhhoạn,cựckìthậntrọngấy,thìcũngđừngbỏ qua những trang cốt tử này!Hãy tưởng tượng ra tôi; tôi sẽkhôngtồntạinếuquívịkhôngtưởngtượngratôi;hãyrángnhậnranơitôiconnairunrẩytrongkhurừnglòngdạnhamhiểmcủachínhtôi; thậmchíhãymỉmcườimộttí.Dùsao,mỉmcườicũngchẳnghạigì.Chẳnghạn(suýtthìtôiviết“chẳngạn”),tôikhôngbiếtdựađầuvàođâuvàmộtcơnnóngranởngực(họgọiđólàkhoaitâyránkiểuPháp,grandDieu!*(trờiđấtơi))cànglàmchotôithêmkhốnkhổ.Emlạitiếptụcngủmêmệt,tiểunữthầncủatôi,nhưngtôivẫnkhôngdám

laovàocuộcphiêudumêhoặccủamình.LaPetiteDormeuseou l’AmantRidicule[1]*(Côbéngủhaygãtìnhnhânlốbịch).Ngàymai,tôisẽnhồichoemloạithuốcviêncáchđâyítlâuđãlàmtêliệthoàntoànma-măngcủaem.Tôiđểnóởhộcđựngđồvặttrênôtô-haytrongchiếcvalihiệuGladstone?Liệutôicónênchờhẳnmộttiếngđồnghồrồithửlạilầnnữa?Xửlíchứngtiểu-nữ-thần-cuồnglàmộtkhoahọcchínhxác.Tiếpxúcthựcsẽgiảiquyếtvấnđềtrongmột tíchtắc.Hởmộtmi limétsẽmấtmườigiây.Tahãyđợithôi.[1]Trênthựctế,khôngcóbứctranhnàocótênnhưvậycả.Vớicáitênbịa

này,Nabokovchỉnhằmgiễunhại thể loại tranhkhắcdiễn tảsinhhoạthồithếkỉ18.KhôngcógìồnhơnmộtcáikháchsạnMĩ;vàxin lưuý,kháchsạnnày

vẫnmạoxưnglàmộtnơiyêntĩnh,ấmcúng,theomốtcũ,cókhôngkhígiađình-“nếpsốngthanhlịch”vàđủthứtàolaokiểuđó.Tiếngláchcáchcủathangmáy-cáchđầutôiđộhaimươimétvềphíaĐôngBắcmàngherõmồnmộtnhưởbêntrongtháidươngtrái-đanxenvớitiếngmáyvậnhànhsầmsập,uỳnhuỳnh từngđợtvàkéodàiđếnquánửađêm.Thi thoảng,ngayởphíaĐôngtaitráitôi(vẫngiảđịnhlàtôinằmngửa,khôngdámquaycáiméđồi bại nhất của mình về phía vùng mông mờ mờ của người bạn chunggiường),dãyhànhlanglạitrànđầynhữngtiếngô!a!vuivẻ,rộnvangvàngungốc,kếtthúcbằngmộtloạtlờichúcngủngon.Khinhữngtiếngđóngừng

lại,mộtphòngvệsinhngayphíaBắctiểunãotôiliềntiếpnối.Đólàmộtcáitoalétgiọngồmồm,mạnhmẽ,đầynamtính,vàngườitađangdùngnóliêntục.Tiếngàoào,ùngụccủanóvàtiếngrócráchchảydàisauđólàmrungchuyểnbứctườngđằngsautôi.ThếrồimộtngườinàođóởmạnphíaNambắt đầu nôn thốc tháomột cách quá đáng, gần nhưói cả linh hồn ra theorượu,vàbồncầucủayxảnướcnhưmộtconthácNiagarathựcthụ,ngaybênkia phòng tắm của chúng tôi

[149]. Và cuối cùng, khi tất cả các con thác

ngừngđổvànhữngthợsănbịmêhoặcđãngủvùi,đếnlượtconđạilộbêndướicửasổ sựmấtngủcủa tôi,phíaBắccơn thao thứccủa tôi -mộtconđường cổ, rành là khu dân cư, trang nghiêm, với hàng cây to - thoái hóathànhhangổgớmghiếccủanhữngxetảikếchsùgầmrúquamànđêmướtsũngvàđầygió.Vàcách tôivàcuộcđờinóngbỏngcủa tôikhôngđầymười lămxăngti

métlàLolitamờảo!Sauhồilâunằmbấtđộngcanhchừng,nhữngvòibạchtuộccủa tôi lạichuyểnđộngvềphíaemvà lầnnày, tiếngcótkétcủanệmgiườngkhônglàmemthứcgiấc.Tôinhíchđượccáithânhìnhthèmkhátlạigầnemđếnđộcảmthấyluồngkhítỏaratừbờvaitrầncủaemchàvàomátôi nhưmột hơi thở ấm.Và rồi em chợt ngồi dậy, thở hổn hển, lầm bầmnhanhnhưđiênmộtđiềugìđóvềtàuthuyền,giậtgiậtnhữngtấmmềntrảigiườngvàlạichìmđắmvàovùngtốicõivôthứcphongphú, trẻ trungcủamình.Trongkhicựaquậytrongdòngchảydàodạtcủagiấcngủ,mớirồicònnâuđỏ,lúcnàyđãbảnglảngánhtrăng,cánhtayemđậpphảimặttôi.Trongmộtgiây, tôighìgiữem.Emvùngrakhỏicáibóngvòngtayômcủa tôi -mộtđộng tácvô thức,khôngmạnh,khôngraýghê tởm,màchỉkèmtheotiếng thầm thìphànnànchungchungcủamộtđứabéyêucầungười tađểchonónghỉngơimộtcáchtựnhiên.Vàmộtlầnnữa,tìnhthếlạivẫnnguyênnhưcũ:LolitanằmcocontômxâylưngvềphíaHumbert,Humbertgốiđầulênbàntaymìnhvàcháybỏngdụctìnhcộngvớichứngkhótiêu.Cáichứngnàyđòihỏi tôiphảivàobuồngtắmnốcmộtngụmnước, liều

thuốctốtnhấtmàtôibiếttrong“ca”củatôi,cólẽchỉtrừsữaphavớicủcải;vàkhitôitrởvàocáithànhlũykìdịvằnlênnhữngsọctrắngnhờnhờ,noinhữngquầnáo,cũvàmới,củaLolitavắtvẻoởnhiềutưthếmêđắmkhácnhautrênđồ-đạc-bàn-ghếtựanhưđangbồngbềnhtrôi,thìcôcongáibấtkhảcủatôingồidậyvàbằngmộtgiọngrànhrọt,cũngđòiuốngnước.Emcầmchiếccốcgiấydaibềnvàlạnhtrongbàntaymờảovàuốngừngựcvớivẻbiếtơn,hàngmidàichĩavềphíachiếccốc,rồivớimộtcửchỉconnítcònmêhồnhơnbấtkìsựmơntrớnxácthịtnàokhác,béLolitachùimôivàovaitôi.Emlạingảđầuxuốnggối(tôiđãgiấubiếngốicủamìnhtrongkhiemuống

nước)vàlạingủtiếptứcthì.Tôiđãkhôngdámchoemuốngthêmmộtviênthuốcthứhaivàchưatừ

bỏhivọngrằngviênthứnhấtvẫncóthểcủngcốgiấcngủcủaem.Tôibắtđầu nhích dần về phía em, sẵn sàng đón nhận thất bại, biết rằng nên chờthêmthìtốthơnnhưngkhôngđủkiênnhẫnđểchờ.Chiếcgốicủatôicómùitócem.Tôitrườnvềphíathânhìnhtỏasánglờmờcủangườithương,sữnglạihoặclùilạimỗikhitưởngemcựamìnhhoặcsắpcựamình.Mộtlàngiótừxứsởthầntiên

[150]đãbắtđầuảnhhưởngđếnnhữngýnghĩcủatôivàgiờ

đâydườngnhưchúngđượcinbằngkiểuchữngả,tựahồbềmặtphảnchiếuchúngbịbóngmacủa làngióấy làmnhănlại.Liên tiếp,ý thứccủa tôibịgậplộnchiều,thânxácloạngquạngcủatôilạcvàovùngngủ,rồilạiloạngquạngthoátra,vàmộtđôilần,tôibắtchợtthấymìnhgiạtvàomanmácmộttiếngngáy.Nhữngmànsươngâuyếmbaobọcnhữngngọnnúikhátkhao.Thi thoảng, tôi có cảmgiác là conmồi bịmê hoặc sắp sửa thỏa hiệp vớingưòithợsănbịmêhoặc,làvùngmôngemđangnhíchvềphíatôidướilớpcátmịncủamộtbãitắmxaxămvàhoangđường

[151];thếrồithânhìnhlờmờ

nhữnglúmđồngtiềncủaemcựaquậyvàtôibiếtlúcnàyemđãcáchxatôihơnbaogiờhết.Sởdĩtôihơidàidòngvềnhữngrunrẩyvàmòmẫmtrongcáiđêmxaxưa

ấy,làvìtôikhẩnthiếtmuốnchứngminhrằng,trướcđây,hiệnnaycũngnhưvềsau,tôikhôngbaogiờlàhoặccóthểlàmộttênsúcsinhtànbạo.Cáivùngêm đềm và mộng mơ mà tôi trườn mình qua, là di sản của các thi sĩ -chứkhôngphảilàđấtrìnhmồicủatộiác.Nếutôiđạtmụcđích,niềmngâyngấtcủatôisẽtuyệtđốiêmái,mộtthứlửacháybêntrongmàemsẽhầunhưkhôngcảm thấysứcnóngcủanó,ngaycả trong trườnghợpemhoàn toànthứcgiấc.Nhưngtôivẫnhivọngrằngemsẽdầndàchìmvàomộttrạngtháimụmẫmhoàntoànđểtôicóthểthưởngthứcemkhôngchỉởmứcmộthìnhbóngchậpchờn.Vànhưvậy,giữahaiđợtxíchlạigầncótínhchấtthămdò,vớimột sự lẫn lộn về cảm giác biến em thành những đốm-mắt-ánh-trănghoặcmộtbụicâynởhoaxômxốp,tôimơthấymìnhhồitỉnh,mơthấymìnhrìnhrậpmaiphục.Trongnhữnggiờđầu trướckhihửngsáng,cómộtquãng lắngdịu trong

cáiđêmnáođộngcủakháchsạn.Rồivàokhoảngbốngiờ,phòngvệsinhởhànhlanglạixảnướcàoào,cửasậpầmầm.Saunămgiờmộtchút,từmộtmảnhsânhoặcmộtbãiđậuxenàođó,mộtđộcthoạiâmvangbắtđầuvọngtớithànhnhiềuđợt.Đókhôngthựcsựlàmộtđộcthoạivìngườinóicứvàigiâylạingừng(cólẽ)đểlắngnghemộtngườikhác,nhưngtiếngcủangườithứhainàykhôngtớiđượctôi,thànhthửnhữnggìtôingheđượctrởthành

vônghĩa.Tuynhiên,nhữngngữđiệuthảnnhiêncủagiọngnóiđógópphầnmangbìnhminhtớivàcănphòngđãđẫmmàuxámtửđinhhương,khimànhiềuphòngtoalétcầnmẫnđãlầnlượtđivàohoạtđộng,vàcáithangmáyláchcách,rềnrĩbắtđầulênlên,xuốngxuốngchởnhữngngườilênsớmvàxuốngsớm,vàtôingủvậtvờmộtcáchthảmhạidămbaphút,vàCharlottelàmột nàng tiên cá trongmột bể nước xanhnhờnhờ, và đâu đó trong hànhlang,tiếnsĩBoydcấtgiọngngọtngào“Chàobuổisáng”,vàchimchócrộnrãtrongcáclùmcây,vàrồiLolitangáp.Thưacácquíbà lãnhcảmtrongđoànbồi thẩm!Tôiđã tưởngphảihàng

tháng,thậmchícólẽhàngnăm,trôiquatrướckhitôidámthổlộlòngmìnhvớiDolores;nhưngđếnsáugiờ, emđãhoàn toàn tỉnh táo,vàđến sáugiờmườilăm,xétvềmặtkĩthuật,chúngtôiđãthànhtìnhnhân.Tôisẽnóivớiquíbàmộtđiềurấtkìlạ:chínhemlàngườiquyếnrũtôi.Vừanghethấytiếngngápbanmaiđầutiêncủaem,tôiliềnxâynghiêng

mặtgiảvờngủsaysưa.Đơngiảnlàtôikhôngbiếtlàmgì.Liệuemcóbịsốckhithấytôinằmngaycạnh,chứkhôngphảitrênmộtcáigiườngphụkhác?Liệuemcóvơquầnáovàvàobuồngtắmkhóatráicửalại?LiệuemcóđòitôiđưangayvềRamsdale-vềbêngiườngbệnhcủama-măng-hoặcquaytrởlạitrại?NhưngLocủatôilàmộtcôgáithíchđùa.Tôicảmthấymắtemdánvàotôi,vàkhi,cuốicùng,emthốtracáitiếngkhúckhíchmàtôixiếtbaoyêuquíấy,tôibiếtmắtemđangcười.Emxoayngườivềphíatôivàmáitócnâuấmcủaemchàvàoxươngđòngánhcủatôi.Tôivụngvềgiảtảngthứcgiấc.Chúngtôinằmlặngthinh.Tôiâuyếmvuốttócemvàchúngtôiâuyếmhônnhau.Nụhôncủaemcónhữngnéttinhtếkhángộkhiếntôibốirốiđếnsảngloạn-nóvừamơnmanvừathămdò,khiếntôiđiđếnkếtluậnlàtừrấtsớm,emđãđượcmộtthiếunữđồnggiớidụctínhhuấnluyện.MộtchúnhỏnhưCharliekhôngthểdạyemcáingónđó.Nhưđểxemtôiđãđãchưavàđãthuộcbàichưa,emtáchxaravàliamắtràsoáttôi.Gòmáemửngđỏ,môidướiđỏmọngcủaemlấplánh, tôisắptanchảyrarồi.Độtnhiên,vớimộtbùngnổkhoáihoạtmandại (dấuhiệuđặc trưngcủa tiểunữ thần!),emápmiệngvàotaitôi-nhưnghồilâu,đầuóctôikhôngsaotáchđượcthànhtừngchữrànhrọttràngsấmrềnnhữnglờinónghổiemthìthầm,vàemcườiphá,vàgạtmớtócxõaxuốngmặt,vàlạithửnhắclạilầnnữa,vàdầndầntrànvàotôicáicảmgiáckìlạrằngmìnhđangsốngtrongmộtthếgiớimộngmơhoàntoànmới,cuồngđiênmới,trongđómọithứđềucóthể,khitôihiểuranhữnggì emgợi ý.Tôi trả lời là tôi không biết cái tròmà emđã cùng chơi vớiCharlie.”Mìnhmuốnnóilàchưabaogiờ...?”–emnhănmặt,chánngánnhìntôi với vẻ không tin. “Mình chưa bao giờ…” em nhắc lại. Tôi hoãn binhbằngcáchdụimũivàoemtíti.“Thôiđinào!”emnóivớimộttiếngrítgiọng

mũi,vộivãrụtbờvainâukhỏimôitôi.(Lạthay,hồiđóvàcảmộtthờigiandàivềsau,emluôncoimọikiểuvuốtve,ngoạitrừhônmôihoặchànhđộngân ái đích thực, là “lãng mạn mùi mẫn kiểu cải lương” hoặc “bất bìnhthường”.)“Mìnhmuốnnói,”emđaylại,lúcnàyquìthẳnglênnhìnxuốngtôi,“mình

chưabaogiờlàmthếkhicònlàtrẻcon?”“Chưabaogiờ,”tôiđáp,rấtthànhthật.“Ôkê,”Lolitanói,“bắtđầuthếnàynày.”Tuynhiên, tôi sẽkhông làm rác tai cácđộcgiả thông thái của tôi bằng

việc thuật lạichi tiếtnhững táo tợncủaLolita.Chỉcầnnói rằng tôikhôngthấychútdấuvếtethẹnnàoởcôgáitrẻđẹpthânthểchưatrọn“phom”màphươngphápgiáodụchiệnđạihỗnhợpcảnamlẫnnữ,cáctậpquántuổitrẻ,cái trò lửa trạibátnháovànhững thứquáiquỉgìnữa,đã làmchođồibạihoàntoàn,vôphươngcứuchữa.Emcoihànhđộngtìnhdụcchỉđơnthuầnlàmộtbộphậnthuộcvềthếgiớivụngtrộmcủađámthiếuniênmàngườilớnkhôngbiếttới.Nhữnggìngườilớnlàmvìmụcđíchsinhsảnkhôngliênquangìđếnem.BéLođiềukhiểncuộcđờitôimộtcáchmạnhmẽ,phàmtụcnhưthểnó làmột thứdụngcụvô tri, tách rờikhỏi tôivậy.Trongkhiháohứcmuốnlàmtôingưỡngmộcáithếgiớicủatrẻconngỗngược,emkhôngtínhđếnmộtsốkhácbiệtgiữađờisốngmộtđứabévàđờisốngcủatôi.Duychỉlòngkiêuhãnhngănembỏcuộc;vì trongcái thếkhóxửcủamình, tôicốlàmravẻcựckìnguđầnvàđểemmuốnlàmgìthìlàm-ítnhấtlàtrongkhitôicòncóthểchịuđược.Nhưngquảthật, tấtcảnhữngđiềunàyđềulàlạcđề;tôikhônghềquantâmđếncáigọilà“sex”.Bấtkìaicũngcóthểtưởngtượngranhữngyếutốthútínhđó.Tôibịdụdỗbởimộtthamvọnglớnlao:xácđịnhmột lầndứtkhoátcáimathuậtnguyhiểmchếtngườicủatiểunữthần.

30

Tôi phải rón bước thận trọng.Tôi phải nói thì thầm.Bớ ngươi, phóng

viênhìnhsựkìcựu,ngươi,lãogáccửatòaánđạomạo,ngươi,trướcđâylàcảnhsátnổitiếng,naybịbiệtgiamsaukhitừngnhiềunămtôđiểmcholốiđidànhchobộhànhbăngquađườngtrướccổngtrường,ngươinữa,giáosưưutúkhốnkhổbịmộtthằngbéconlênlớp

[152]!Sẽkhôngổn,phảikhôngnào,

nếuđểbọncácngươichếtmêchếtmệtvớiLolitacủata!Nếunhưtôilàhọasĩ,nếubanquảntrịkháchsạnTheEnchantedHunters,mộtngàyhènàođó,đâmmấttrí,giaochotôi trangtrí lạiphòngănbằngnhữngtranhtườngdochínhtôisángtác,thìđâylànhữnggìtôihìnhdungra,chophéptôiliệtkêmộtvàimảng:Sẽcómộtconhồ.Sẽcómộtlùmcâyrộhoaphượngđỏ.Sẽcónhữngkí

họanghiêncứutựnhiên-mộtconhổđuổitheomộtconchimthiênđường,mộtconrắnnghẹnvìnuốtchửngcảthânmìnhxâyxướccủamộtconchồnéc-min.SẽcómộtôngvuaThổNhĩKì,vẻmặttỏracựckìđauđớn(song,thựcra,bàntayấpiuvevuốtcủaôngtalạinóilênđiềungượclại)đanggiúpmộtnữnôlệmôngtoleomộtcộtđámãnão.Sẽcónhữnggiọtsángrựcánhlửasinhdục

[153]vútlêndọctheonhữngcạnhóngánhsắcmàucủamáyhát

tự động. Sẽ có đủ mọi loại hoạt động ngoài trời của nhóm trung cấp,Canoeing,Coranting,CombingCurls

[154]bênbờhồđầynắng.Sẽcónhững

hàngdương,nhữngtráitáo,mộtngàyChủnhậtởngoạiô.Sẽcómộtviênđáô-panrựclửađanghòatantrongmộtvũngnướclăntăn,mộtcúcogiậtcuốicùng,mộtvệtmàucuốicùng,sắcđỏnhóibuốt,sắchồngđauđớn,mộtthởdài,mộtbégáinhănnhó.

31

Tôirángmôtảnhữngđiềukểtrênkhôngphảiđểsốnglạinhữngcảmgiác

đótrongnỗithốngkhổvôbiênhiệntạicủatôi,màlàđểphânđịnhrạchròiphầnđịangụcvàphầnthiênđườngtrongcáithếgiớikìlạ,dễsợ,điênđầuấy-áiântiểunữthần.Cáithúvậtvàcáiđẹphòaquyệnvàonhauởmộtđiểm,vàchínhcái ranhgiớiấy làđiều tôimuốnxácđịnh,và tôicảmthấymìnhhoàntoànthấtbạitrongcốgắngđó.Tạisao?ĐiềuluậtLaMãquiđịnhrằngcongáicóthểlấychồngởtuổimườihai,

đượcNhàthờThiênChúagiáochấpnhậnvàphầnnàovẫncònđượclặnglẽbảo lưuởmộtsốbangcủaHoaKì.Vàmười lămlà tuổihợpphápởkhắpnơi.Chẳngcógìlàsaitrái-cảhaibáncầuđềunóivậy-khimộttênsúcsinhtuổibốnmươi,đượclinhmụcđịaphươngbanphướcvàníchđầybụngrượu,trútbộđồcướiđẫmmồhôivà thọcmìnhngậpđến tậncánvàocôdâu trẻmăng.“ỞnhữngvùngkhíhậuônhòacótácdụngkíchthíchnhưSt.Louis,ChicagovàCincinnati(mộttờtạpchícũtôivớđượctrongcáithưviệnnhàtùnày,viếtthế),congáidậythìvàocuốinămthứmườihai.”DoloresHazesinhởmộtnơicáchthànhphốCincinnatigiàutốchấtkíchthíchkhôngđầynămtrămcâysố.Tôichỉtuântheolẽtựnhiênmàthôi.Tôilàconchósăntrungthànhvớitựnhiên.Vậytạisaolạinảynòicáicảmgiáckinhhãinàymà tôi không sao rũbỏđược?Tôi cóngắt đi phongnhụy của emkhông?Thưacácquíbànhạycảmtrongđoànbồithẩm,thậmchítôikhôngphảilàngườitìnhđầutiêncủaem.

32

Emkểtôingheemđãbịrủrênhưthếnào.Chúngtôiănnhữngquảchuối

nhãovànhạtthếch,nhữngquảđàogiậpvànhữnglátkhoaitâyránrắtngon,vàdieKleine

[155]kểtôingheđủmọichuyện.Emđiểmxuyếtcâuchuyệnkể

liếnthoắngnhưngthiếumạchlạccủamìnhbằngnhữngcáimoue*(bĩumôi)đếnlàngộ.Nhưtôiđãnêunhậnxét,tôiđặcbiệtnhớmộtkiểunhănmặtkèmtheomộttiếng“úi-a!”ravẻghêtởm:cáimiệngquanhquánhkéorệchhẳnsangmộtbênvàmắttrợnngược,thànhmộtthứhỗnhợpthườnglệ,phatrộncảghê tởmtứccười,camchịuvàkhoandungđốivớinhữngyếuđuốicủatuổitrẻ.Câuchuyệnđángkinhngạccủaemmởđầubằngviệcnhắcđếnđứabạn

cùnglềuvớiemmùahènămtrước,ởmộttrạikhác,mộtđứa“rấtbảnh”theochữdùngcủaem.Conbạncùnglềuấy(“tínhcáchrấthoangdã”,“nửađiênnửakhùng”,nhưnglàmột“connhỏrấtoách”)đãdạyemnhiềungón.Thoạtđầu,vìnghĩabạnbè,Lokhôngchịuchotôibiếttênnó.“CóphảilàGraceAngelkhông?”tôihỏi.Emlắcđầu.Không,khôngphải,đólàcongáimộtvịtaitomặtlớn.Ông

ta...“CóphảiRoseCarmine?”“Không,tấtnhiênlàkhông.Chanó…”“VậythìlàAgnesSheridanchăng?”Emnuốtnướcbọtvàlắcđầu-rồichợtnghĩlại.“Này,làmsaomìnhbiếttấtcảbọnnhócấy?”Tôigiảithích.“Rathế,”emnói.“Mộtsốtrongđámnữsinhấyquảlàkháphóngđãng,

nhưngkhôngđếnnỗiquáđáng.Nếumìnhcầnbiết thì tênnó làElizabethTalbot,bâygiờnóchuyểntớimộttrườngtưsangtrọngthờithượng,chanóởtrongbangiámhiệu.”Lòngnhói lênmộtcáchkì lạ, tôinhớ lạiCharlotte tộinghiệp, trongcác

cuộcchuyệnphiếmxãgiao,thườnghayđiểmvàonhữngchitiếtsangtrọngnhư“congáitôiđidãngoạivớicongáinhàTalbot”.Tôi hỏi có ai trong hai bà mẹ biết về những trò tiêu khiển kiểu

Sappho[156]

ấykhông?“Chà,không,”Lolảngườinóinhưthởhắtra,giảcáchkhiếphãirồithở

phàonhẹnhõm,épbàntayvờrunrẩylênngực.Tuynhiên,tôiquantâmhơnđếntrảinghiệmtìnhdụckhácgiớicủaem.

Emvàolớpsáunămmườimộttuổi,ítlâusaukhitừmiềnTrungTâychuyểntớiRamsdale.Emnói“kháphóngđãng”nghĩalàthếnào?À,haianhemsinhđôinhàMiranda

[157]ngủchunggiườngtừnhiềunăm

nay, vàDonald Scott, thằng đần nhất trường, đã làm chuyện ý vớiHazelSmithởnhàđểxecủabácnó,vàKennethKnight, thằngthôngminhnhất,thườngphôcủaquícủanóbấtkìởđâuvàbấtkìlúcnàonócódịp,và...“TahãychuyểnsangnóivềTrạiQ.đi,”tôinói.Vàchẳngmấychốc,tôi

đượcnghetoànbộcâuchuyện.BarbaraBurke,mộtconbétokhỏetócvàng,hơnLohaituổi,bơigiỏinhất

trại,vượtxamọiđứakhác,cómộtchiếcxuồngrấtđặcbiệtmànóchoLodùngchung,“bởivìemlàđứacongáiduynhấtbơiđượctớiWillowIsland”(mộtcuộctrắcnghiệmkhảnăngbơi,tôiđoánthế).SuốtthángBảy,sángnào-xinđộcgiảlưuý,tấtcảcácbuổisángChúaban-BarbaravàLocũngđưaxuồngtớiOnyxhoặcEryx(haiconhồnhỏtrongrừng)

[158]vớisựgiúpsức

củaCharlieHolmes,contraicủanữgiámđốctrại,mườibatuổi,vàlàngườinamduynhấttrongbánkínhba,bốncâysố(ngoạitrừmộtônggiàlàmthuêđiếcđặc,nhẫnnhụcvàmộtnôngdânláichiếcxeFordcũkĩthithoảngđếnbántrứngchocáctrạiviênnhưmọinôngdânthườnglàm);sángnào,ôiđộcgiảcủatôi,bađứanhỏcũngtheođườngtắtxuyênquakhurừngđẹpvôtộitrànngậpmọibiểutượngcủatuổitrẻ,giọtsương,tiếngchimhót,vàđếnmộtđiểmnàođó,giữađámcây thấpumtùm,Lođượcbố tríđứngcanh, trongkhiBarbaravàCharliegiaohợpđằngsaumộtbụicây.Thoạtđầu,Lotừchốikhôngchịu“thửxemnórasao”,nhưngrồitòmòvà

tìnhđồngbạnđã thắng,vàchẳngmấychốc, emvàBarbarađã luânphiênlàmchuyệnđóvớithằngnhỏCharlielầmlì, thôtục,caucảunhưngkhôngbiếtmệt,vốnchẳnghấpdẫntìnhdụcgìhơnmộtcủcàrốtkhô,nhưngcậycócảmộtbộsưutậpbaocaosumêhồnmànócâulêntừmộtconhồthứbagầnđấy,mộtconhồ lớnhơnnhiềuvàđôngngườihơn,gọi làHồClimax,đặttheotêncáithànhphốcôngnghiệptrẻtrênđàphồnthịnh.Mặcdùthừanhậnlà“cũnghayhay”và“tốtchonướcda”,nhưngLolitacựckìkhinhbỉđầuócvàcungcáchcủaCharlie,tôilấylàmmừngmànóithế.Thằngquỉdơbẩnấycũngkhôngkhơidậyđượckhoáicảmcủaem.Thựctế,tôinghĩnócònlàmchogiácquanemtêmụ,mặcdùemnóilà“cũnghayhay”.Lúcấyđãgầnmườigiờ.Vớiđợttriềutìnhdụcđãxẹp,mộtcảmgiácsợ

hãimàutro,đượcnhấnthêmbởihiệnthựcbuồntẻcủamộtngàyđauthầnkinhxámxịt,trànvàotôivàongongtrongtháidương.Nâu,mảnhdẻ,khỏathân,Lo đứng tay chống nạnh, cặpmông trắng nhỏ hẹp quay về phía tôi,chân(xỏtrongđôidéplêmớimétrênphủlôngmèo)giạngrộng,và,quamớ

tócxõaxuốngtrán,làmbộnhănmặtmộtcáchrẻtiềnvớimìnhtronggương.Từhànhlang,vẳngtớitiếngrủrỉrùrìcủađámhầugáidamàuđangdọndẹpvàliềnđó,cóairónrénđịnhmởcửaphòngchúngtôi.TôibảoLovàotoalét, làmcáiđiềuemđang rấtcần làxátxàphòngvà tắmvòihoasen.Cáigiườnglàcảmộtđốnglộnxộnnomphátgớm,điểmthêmlaliệtnhữnglátkhoaitâyrán.Lomặcthửmộtbộđồlenhaimảnhmàuxanhnướcbiển,rồimộtchiếcáocộckhôngtaycùngmộtchiếcváyxòecarô,nhưngbộđầuthìquáchậtcònbộsaulạiquárộng,vàkhitôivannàiemkhẩntrươnglên(tìnhthếbắtđầulàmtôisợ),Lodữdằnnémnhữngquàtặngđẹpđẽấycủatôivàomộtgóc,vàmặcbộáováyhômquavào.Cuốicùngkhiemđãsẵnsàng,tôichoemmộtchiếcvímớituyệtđẹpbằngdabêgiả(trongđótôiđãnhétvàomộtlôđồngmộtcentvàhaiđồngmườicentbóngloáng)vàbảoemhãytựmualấymộttờhọabáoởdướisảnh.“Tôisẽxuốngtrongvòngmộtphút,”tôinói.“Vàcưngà,nếutôilàem,tôi

sẽkhôngnóichuyệnvớingườilạ.”Ngoại trừmấymónquànhỏtộinghiệpbịhắthủi, tôichẳngcógìnhiều

nhặnđểđónggói,nhưngtôibuộcphảidànhmộtkhoảngthờigiannguyhiểm(liệuemcóthểgiởtrògìởdướiđókhông?)đểsoạnlạigiườngngủsaochongườitasẽnghĩlàchúngtôivừabỏlạicáitổcủamộtngườichakhôngyêngiấcvớiđứacongáihiếuđộngnhưcontraichứkhôngphảicảnhhoanlạccủamộttêncựutùvớihaiảđiếmgiàbéoị.Rồitôimặcđồxongxuôivàgọingườibồikháchsạntócbạclênxáchhànhlí.Mọithứđềuổn.Emngồiđó,trongsảnh,lútsâutrongchiếcghếbànhmàu

đỏmáuđượcnhồi rất căng, đắmchìm, trongmột tờ tạp chí điện ảnh giậtgân.Mộtgã trạc tuổi tôi

[159],mặcđồ“tuýt” (phongcáchcủanơinàymới

quamộtđêmđãchuyểnđổisangmộtkhôngkhíquítộcnôngthôngiảtạo)đangchòngchọcnhìnLolitacủatôiquamétrêntờbáocũríchvàđiếuxìgàđãtắtcủay.Emmangđôitấtngắnmàutrắngvàđôigiày“đơ-cu-lơ”quenthuộc,cùngchiếcáováycổvuôngbằngvảihoarựcrỡ;mộtvệtánhđènphờphạclàmnổibậtlớplôngtơvàngóngtrêncánhtay,bắpchânrámnắng,ấmápcủaem.Emngồiđó,chânvắtcaobấtcẩn,vàđôimắtnhờnhạtlướtdọccácđườngnét,thithoảnglạichớpchớp.VợcủaBillđãsùngbáichàngtừxatrướckhihọgặpnhau:thựctế,nàngđãbímậtngắmchàngdiễnviêntrẻtrứdanhtrongkhichàngănkemtráicâyởquáncủaSchwab

[160].Còngìcóthể

trẻthơhơncáimũihếch,gươngmặtlấmtấmtànnhangcủaem,hoặccáivếtchàmtimtímtrêncáicổ trầnnơimộtconmacàrồngtrongtruyệncổtíchtừngphèphởn,hoặccáicửchỉvôthứclialưỡithămdòmộtnốtđođỏchớmmẩn lên quanh nếp môi sưng; còn gì có thể vô hại hơn việc đọc những

chuyệnvềJill,mộttiểuminhtinhtựthiếtkếtrangphụcchomìnhvàchămchỉ nghiên cứu văn chương nghiêm túc; còn gì có thể ngây thơ hơn cáiđườngngôi rẽmái tócnâu lấp lánhóng lênnhư lụaởhaibên tháidương;còngìcóthểhồnnhiênhơn-nhưngkhôngbiếtcáitêndâmđãng,bấtkểhắnlàai,tôinghĩhắnhơigiốngôngchúGustavecủatôiởThụySĩvốncũnglàngườihâmmộledécouvert*(sựkhỏathân),sẽcảmthấythèmkhátđếnthếnàonếuhắnbiếtrằngtừngthớthầnkinhtrongtôivẫncònthấmđẫmvàngơingờicáicảmgiácđụngchạmvớithânthểem-cáithânthểcủamộtáthầnbấttửcảitrangthànhmộtbégái.LiệuôngSwoon,cáiconlợndađỏhồnghồngấy,cóchắclàvợtôikhông

gọiđiệntới?Ôngdámchắc.Nếuvợtôigọitới,liệuôngcóvuilòngthôngbáogiúp là chúng tôi đãđi tiếp, đếnnhàdìClare

[161]?Nhất định rồi.Tôi

thanhtoántiềnphòngvàgiụcLođứngdậykhỏichiếcghếbành.Trênđườngraxe,emvẫnkhôngngừngđọc.Tiếptụcđọctrongkhitôiláixeđưaemđếnmột chỗgọi là tiệmcàphê, cáchđómấykhốiphốvềphíaNam.Ồ,đượcthôi,ănthìăn.Thậmchíemcònđặttờtạpchísangbêncạnhđểăn,nhưngmộtvẻuámđãthaythếsắcdiệnvuitươithườngngàycủaem.TôibiếtbéLocóthểrấtxấutính,nêntôitựlêndâycótvànhănnhởcười,chờđợicơnphongbatới.Tôichưatắm,cũngchưacạorâuvàcũngchưađingoài.Thầnkinhtôitrầyxước.Tôikhôngthíchcáicáchngườitìnhnhỏbécủatôinhúnvaivàphình lỗmũikhi tôigợichuyệnphiếm.LiệuPhylliscóbiếtchuyệntrướckhigặplạichamẹởMainekhông?Tôitủmtỉmcườihỏi.“Này,”Lonói,mặtnhănnhónhưmuốnkhóc,“hãydẹpchuyệnấyđi.”Tôibènthửgợichoemlưuýđếnbảnđồđườngsá-cũngchẳngănthua,mặcdùtôikhôngngừngliếmmép.Nơichúngtôinhằmđến-chophéptôinhắclạivớiđộcgiảkiênnhẫncủatôimàlẽraLonênbắtchước- làcái thịxãLepingvillevuitươi,ởđâuđógầnmộtbệnhviệngiảđịnh.Đíchđếnấy,tựthânnó,làhoàntoàntùytiện(nhưnhiềuđiểmđếnkhác,thanôi,cũngđềunhưthếcả)vàtôisợrunlênkhitựhỏiphảilàmsaogiữchotoànbộsựsắpđặtnàyđượchợplívà tớiđây, saukhi chúng tôiđãxemhết cácphimchiếuởLepingville, sẽphảibịathêmnhữngmụctiêuhợplínàonữađây?CànglúcHumbertcàngcảm thấymất thoảimái.Cảmgiác này cómột cái gì đó rất đặc biệt:mộtcưỡngchếgớmguốcđènặngđếnngạtthởtựahồtôiđangngồivớihồnmabénhỏcủamộtkẻnàođóvừabịtôigiếtchết.TrongkhiLotrởvàoxe,mộtvẻđauđớnthoánghiệntrêngươngmặtem.

Nótrởlại,đậmnéthơn,khiemngồixuốngbêncạnhtôi.Rànhlàembiểulộsắc diện này lần thứhai cốt để cho tôi thấy.Tôi ngudại hỏi em sao vậy.“Chẳngsaocả,đồthôbỉ,”emđáp.“Đồgì?”tôihỏilại.Emlàmthinh.Rời

khỏiBriceland.Lobẻolẻolúcnàylặngthinh.Nhữngconnhệngiálạnhcủakinhhoàngbòdọcsốnglưngtôi.Đâylàmộtbégáimồcôi.Đâylàmộtđứatrẻbịbỏmặc,hoàntoàncôđơntrênđời,màmộtgãngườilớntaychânnặngnhưcốiđá,miệnghôi sìđãhùnghụcgiaohợpđếnba lầnngay sángnay.Chodùviệcthựchiệnướcmơcủacảmộtđờicóvượtquámọichờđợihaykhông,thìtheomộtnghĩanàođó,nócũngđãchệchđích-vàngụpvàomộtácmộng.Tôiđãbấtcẩn,nguxuẩnvàđêmạt.Vàchophéptôiđượchếtsứcthànhthật:đâuđó,dướiđáycủatrạngtháihỗnloạnđentốinày,tôivẫncảmthấydụcvọnglạiquặnlênmộtlầnnữa,bởinỗiháuthèmcủatôiđốivớitiểunữthầnkhốnkhổnàythậtxiếtbaoquáiđản.Quyệnlẫnvớinhữngdằnvặtcủalươngtâmphạmtội, làýnghĩđauđớnrằngtâmtrạngemsẽkhiếntôikhôngthểlàmtìnhvớiemnữangaykhitôikiếmđượcmộtconđườngnôngthônvắngvẻđểyêntâmđậuxekhôngbịquấyrầy.Nóicáchkhác,HumbertHumberttộinghiệplúcnàycảmthấykhổsởghêgớmvàtrongkhitiếptụcláixemộtcáchvôvọngvềphíaLepingville,hắnvẫnvắtóccốnghĩramộtnhậnxétdídỏmnàođómànúpdướicánhngờingờicủanó,hắnmớidámquaysangphíangườibạnngồicùngghế.Tuynhiên,chínhemlàngườiphávỡimlặng.“Ô,mộtconsócbịchẹtchết,”emnói.“Thậtđángtiếc!”“Ừ,thậtđángtiếc!”(Humtasốtsắngtánđồng,tràntrềhivọng).“Hãydừngởtrạmxăngsắptới,”Lonóitiếp.“Ngườitacầnđivệsinh.”“Tasẽdừngởbấtcứchỗnàoemmuốn,”tôinói.Vàrồikhimộtlùmcây

cô đơn, ngoạnmục và kiêu kì (tôi nghĩ là sồi; dạo ấy, cây cối ởMĩ nằmngoàitầmkiếnthứccủatôi)bắtđầuđáplạitiếngxechạybonbonbằngâmvangxanhrờncủanó,mộtconđườngđồquạch,haibênmọcđầydươngxỉ,ởphía tayphảichúngtôi,quayđầutrướckhichênhchếchtrườnmìnhvàorừng,vàtôigọiýcólẽchúngtanên...“Đitiếpđi,”Lolitacủatôirítlênthethé.“Đồng ý. Bình tĩnh nào.” (Nằm im, con thú tội nghiệp của ta, nằm im

nào.)Tôiliếcnhìnem.ĐộiơnChúa,côbéđangtủmtỉm.“Ngốcạ,”emnói,dịudàngmỉmcườivớitôi.“Ngườiđâumàkinhtởm!

Ngườitamớiđâycònlàbôngcúcđầuxuântươithắmmàgiờđây,hãynhìnxemmìnhđãlàmngườitaranhưthếnào.Ngườitagọicảnhsátđểkhaibáolàmìnhđãhiếpngườitanhé.Ôi,lãogiàbẩnthỉu,bẩnthỉu!”Phảichăngemchỉnóiđùa?Những lờivớvẩncủaemrung lênmộtnốt

cuồngloạndễsợ.Liềnđó,vớinhữngtiếngchẹpmôi,embắtđầukêuđau,nóiemkhôngngồiđược,nóitôiđãlàmráchcáigìđóbêntrongem.Mồhôichảydọccổtôivàxechúngtôisuýtchẹtphảimộtconthúnhỏhoặcvậtgì

khácchạyquađường,đuôivểnhlên,vàngườibạncaynghiệtcủatôilạirủatôibằngmộtcáitênxấuxa.Khichúngtôidừnglạiởmộttrạmxăng,emhốihảrakhỏixe,khôngmộtlờivàbiếnđihồilâu.Chậmrãi,âuyếm,mộtônggiàvớicáimũigiập,lautấmkínhchắngiócủatôi–ngườitalàmviệcđóởmỗichỗmộtkhác,từdasơndươngđếnbànchảitrátxàphòng,ôngnàythìdùngmộtmiếngbọtbiểnmàuhồng.Cuốicùng,emxuấthiệntrởlại.“Này,”emnóibằngcáigiọngtrungtính

khiếntôiđaunhói,“chongườitamấyđồngmườicentvàhaimươilămcent.Ngườitamuốngọichoma-măngtrongcáibệnhviệnấy.Sốbaonhiêu?”“Vàoxeđi.Emkhôngthểgọisốấyđược.”“Tạisao?”“Vàoxeđivàsậpcửavào.”Emvàoxevàsậpmạnhcửa.Ônggiàphụtráchtrạmxăngcườitươivới

em.Tôimởmáylaovàoxalộ.“Tạisaongườitamuốngọima-măngmàkhôngđược?”“Bởivì',”tôitrảlời,“ma-măngcủaemchếtrồi.”

33

TrongthịxãLepingvilletươivui,tôimuachoembốncuốntruyệntranh,

mộthộpkẹo,mộthộpbăngvệsinh,haichaiCocaCola,mộtbộđồsửamóngtay,mộtđồnghồdulịchmặtdạquang,mộtchiếcnhẫnmặthoàngngọcthật,một cái vợt tennis, bàn trượt băng với giày cao cổ trắng, ống nhòm,mộtradioxách tay,kẹocaosu,mộtáomưatrongsuốt,kínhrâm, thêmmộtsốquầnáo-áochuiđầu,quầnsoọc,đủloạiáováymùahè.Ởkháchsạn,chúngtôi lấy phòng riêng, nhưngđến nửa đêm, em thổn thức sangphòng tôi vàchúngtôilàmlànhvớinhaurấtêmxuôi.Quívịthấyđó,emtuyệtđốikhôngcónơinàokhácđểđi.

PHẦNHAI

1

Đólàlúckhởiđầucuộcviễndulớncủachúngtôiquakhắpcácvùngmiền

nướcMĩ.Trongtấtcảcácloạilữquándulịch,tôisớmtrởnênưngnhấtloạiMotelTiệnDụng

[162]-sạchsẽ,gọngàng,antoàn,nơilítưởngđểngủnghê,

cãicọ,làmlành,áiânvụngtrộmvôđộ.Thoạtđầu,vìsựgâynghingại,tôihăngháithuêcảhaiphầncủamộtđơnnguyênkép,mỗiphầncómộtgiườngđôi.Tôitựhỏikhôngbiếtcáchbốtrínàynhằmdànhchohaicặpđôikiểugì,bởi lẽcáibứcváchdởdangngăncănphònghay lềugỗ thànhhai tổuyênương thông nhau chỉ có thể bảo đảmđạt tớimột độ riêng tư giả tạo kiểuPhari

[163]mà thôi.Dần dà, chính những khả năng do sự chung chạ thẳng

thắnấygợiý(haicặptrẻvuivẻtraođổibạntìnhhoặcmộtđứabégiảvờngủđể có thể làm nhân chứng tai nghe cho những độ âm vang nguyên thủy)khiếntôimạnhbạohơnvàthỉnhthoảngtôilấyphòngmột-giường-lớn-một-giường-conhoặchaigiườngsóngđôi,mộtcáixàlimthiênđườngvớimànhcửasổmàuvàngkéoxuốngđểtạoảotưởngmộtbuổisớmmaiởVeniceđầynắng,trongkhithựctếlàđangởPhiladelphiadầmdềmưa.Chúngtôilầnlượtlàmquenvới-nousconnûmes*(chúngtôiđãtùngbiết,

từngtrảiqua)đểdùngmộtgiọngcóhơihướmFlaubert[3]-nhữngkiểunhàthôndãxâybằngđádướinhữngcâytotướngvócdángChateaubriand[4],loại đơn nguyên xây bằng gạch sống, gạch nung, những motel trát vữaxtuych-côtrênnhữngmảnhđấtmàsáchhướngdẫndulịchcủaHộiXeHơimô tả là “đầy bóng râm”, “rộng rãi”, “phong cảnh ngoạnmục”. Loại nhàbằnggỗsúc,hoànthiệnbằnggỗthôngnhiềumắt,vớinướclángbóngnâu-vàng,khiếnLonhớđếnnhữngkhúcxươnggàrán.ChúngtôicoikhinhloạiKabin quê kệch nẹp ván gỗ quét vôi trắng, thoang thoảngmùi nước cốnghoặcmộtthứmùihôithêlươngsượngsùngnàokhác,chẳngcógìđểkhoekhoang(ngoạitrừ“giườngtốt”),vàmộtbàchủcaucóluônluônsợquàtặngcủamình(“...vâng,tôicóthểdànhchoquíkhách...”)bịtừchối.[3]GustaveFlaubert,nhàvănPháp(1821-1880)trongcuốntiểuthuyếtbất

hủMadameBovarycủamình,dùngđộngtừ“connaître”(biếtđến,trảiqua)ởthìquákhứđơn(passésimple)đểtảcáctrảinghiệmcủaEmmaBovaryvớinhữngngườitìnhcủanàng.[4]CácnhàvănvàhọasĩPhápđầutiênsangMĩđềucóấntượngmạnhvề

những cây to ở đây, và hình ảnh “những cây to tướng vóc dángChateaubriand” bắt nguồn từ tác phẩm Atala của nhà văn Pháp FranҫoisRenédeChateaubriand(1768-1848).

Nousconnûmes(cáinàythậtchúalàngộ)tínhchấtcâukháchcủanhữngcáitênlặpđilặplại-tấtcảnhữngSunsetMotel,U-BeamCottage,HillcrestCourt, PineViewCourt,MountainViewCourt, skylineCourt, Park PlazaCourt,GreenAcre,Mac’sCourt.Đôikhi, cómộtdòngđặcbiệt trongbảngiới thiệunhư“Hoannghênh trẻ em,chấpnhận thúcảnh” (emđượchoannghênh, emđược chấp nhậnđấy).Buồng tắmđa số là vòi hương sen nềngạchhoa,vớinhiều loạicơchếphunnướccựckìđadạng,nhưngvớimộtđặctínhduynhất,chungchotấtcả,hoàntoànphi-Laodicea

[164],cụthểlàcó

khuynhhướng,trongkhiđượcsửdụng,độtngộttrởnênnóngkhủngkhiếphoặclạnhcóng,tùytheongườiởphòngbênvặnvòilạnhhaynóng,tướcđicủataphầnbổsungcầnthiếtchocuộctắmvòihươngsenmàtađãphahòaxiếtbaocôngphu.Mộtsốmoteldánbảnnộiquibêntrêntoalét(màtrênnắpkétnước,ngườitachấthàngđốngkhănmộtcáchhếtsứcmấtvệsinh)yêucầukháchđừngvứt rác, lonbia,hộpcác tông, thainhichết,vàobồncầu;một số khác lồng kính những chỉ dẫn đặc biệt, như Điều Nên Làm (Kịmã:Quíkháchsẽ thường thấynhữngkịsĩphóngdọc theoPhốChính trênđườngtrởvềtừnhữngcuộcphingựalãngmạnduớiánhtrăng.”Thườnglàvàobagiờsáng,”côbéLokhôngchútlãngmạncủatôimỉamaibìnhluận).Nous connûmes nhiều loại quản lí motel khác nhau: kẻ tội phạm hoàn

lương,thầygiáovềhưuvànhàkinhdoanhthấtbại,trongsốnamgiới;vàcảloạt phiên bản, từ dạngmẹ hiền, dạng ngụymệnh phụ phu nhân cho đếndạngmụdầu,trongsốnữgiới.Vàthithoảng,trongđêmẩmướtvànóngghêgớm,nhữngđoàn tàuhỏa rú lênvớimộtâm thanhaioán,xé lòngvàđầyđiềmgở,hòatrộnsứcmạnhvớicuồngloạnthànhmộttiếngthéttuyệtvọng.ChúngtôitránhnhữngNhàNghỉDuLịch,anhemhọthôndãcủacácNhà

TangLễ,lỗimốt,điệuđàngvàkhôngcóvòitắmhươngsen,vớinhữngbàntrangđiểmcầukìvànhững tấmảnhchụpcácconbàchủởmọigiaiđoạnpháttriểntrongnhữngphòngngủnhỏmàutrắngphahồngnãonề.Nhưngthithoảng, tôi cũngphảinhượngbộý thíchcủaLomuốnởnhữngkháchsạn“đíchthực”.Trongkhi tôiâuyếmvuốtveemtrongchiếcxeđậutrongimlặngcủamộtconđườngnhánhsẫmbónghoànghônhuyềnbí,emgiởsáchhướngdẫndulịchchọnmộtlữquánvenhồnàođóđượcđánhgiácao,giớithiệuđủmọihìnhảnhmàemlấyđènpinsoikĩtừngchitiết,chẳnghạnnhưcảnhkháchkhứavuivẻhòađồng,nhữngbữaănnhẹxengiữanhữngbữachính,nhữngcuộcnhậuthịtnướngngoàitrời-nhưngtrongtrítôi,nhữngcáiđógợilênhìnhảnhbỉổicủanhữnghọcsinhtrunghọchôihám,sơmiđẫmmồhôivàmộtcáimáđỏrựcnhưthanhồngápvàomáem,trongkhitiếnsĩHumbertHumbert chẳng có gìmà ôm ngoại trừ hai cái đầu gối đàn ông,

đànhxoadịucơnđautrĩcủamìnhbằngcáilạnhtrênvạtcỏướt.CũngcựckìhấpdẫnemlànhữngLữquán“ThuộcĐịa”:ngoài“khôngkhíthanhlịch”vànhữngcửasổnhìnraphongcảnhnhưvẽ,nhữngnơinàycònhứahẹnnhiều“siêu-siêuđặcsảnvớisốlượngvôhạnđộ”.Hồiứcthânthiếtvềcáikháchsạnlộnglẫycủachatôingàyxưađôikhikhiếntôitìmkiếmmộtcáigìtươngtự trênmiềnđấtxa lạchúng tôiđangrongruổi.Chẳngbao lâu, tôiđãnảnchí;nhưngLothìvẫnkiêntrìtheođuổidấuvếtcủanhữngáp-phíchvềđồănphongphú,trongkhitôithìsướngrơn-màkhôngphảichỉvìlídotiếtkiệm- mỗi khi nhìn thấy những tấm biển ven đường đại loại như TIMBERHOTEL,Trẻemdưới14tuổimiễnphí.Mặtkhác,tôirùngmìnhkhinhớlạicáikhunghỉmátsoi-disant*(gọilà)“thượnghạng”ởmộtbangTrungTâytựquảngcáolàphụcvụbữaănmặnlúcnửađêm“thoảimáimởtủlạnh”;tạiđây,ngườiquảnlí, thắcmắcvìgiọngphátâmcủatôi,đãyêucầuchobiếttênngườivợquácốcủa tôivàngườimẹquácốcủacôgái.Haingày lưulạiởđâythiếnmấtcủatôimộttrămhaimươiđôla.Và,emcònnhớkhông,Miranda

[165],cáisàohuyệtkẻcướp“cựckìsangtrọng”vớicàphêsángmiễn

phívànướcđálưuthông,nhưngkhôngtiếpnhậntrẻemdướimườisáutuổi(kểcảLolita,tấtnhiên).Ngaykhitớimộttrongnhữngmotelđãtrởthànhnơitrúchânquenthuộc

củachúngtôi,Lolitalậptứcmởquạtđiệnchạyvùvù,hoặcnàitôibỏmộtđồnghaimươi lămcentvàoradio,hoặcđọc tấtcảcácbảnghướngdẫnvàhỏibằngmộtgiọngrềnrĩtạisaoemkhôngthểcưỡingựadạochơitrênmộtconđườngnàođóđượcquảngcáokhắpnơi,hoặcđếnbơiởmộtbểnướckhoángcủađịaphương.Phầnlớnthờigian,vớicáivẻuểoảichánngánmàemcốcôngtạodáng,Logieomình,lảlơi,gợithèmghêgớm,xuốngmộtcáighếlòxomàuđỏ,hoặcmộtcáighếnằmmàuxanhlácây,hoặcmộtchiếcghếvảigấpkẻsọccóchỗđểchânvàtánche,hoặcmộtchiếcghếđudướimộttándùtrongvườn,trênmộtpatio

[166],vàtôiphảimấthàngtiếngđồng

hồdỗdành,dọadẫmvàhứahẹnmớikhiếnđượcemchomượnđôitayđôichânrámnắngvàocáiphòngbiệt lậpnămđôlatrongmấygiây, trướckhilàmbấtcứcáigìemthíchhơnlàniềmvuisướngtộinghiệpcủatôi.Làmộtkếthợpcủathậtthàhồnnhiênvớixảotrá,củaquyếnrũvớiphàm

tục, của những cơn hờn dỗi xanh lét với những phút hân hoan hồng tươi,Lolita,khiemmuốn,có thể trở thànhmộtđứabékhiếnngười tađiên tiết.Tôichưathựcsựđượcchuẩnbịđầyđủđểứngphóvớinhữngcơnbuồnchánvôlối,tráchmóckịchliệtvàdữdằncủaem,cáikiểunằmvậtra,rũrượi,mắtđờđẫn,vàcáichiêuđượcgọi làườnxác-một thứ tròhề lanmanmàemnghĩlàcungcáchsừngsỏcủabọntiểuyêulưumanh,vềmặttinhthần,tôi

thấyemlàmộtbégáicôngthứccứngnhắcchánngắt.Jazz“hot”màngọtngào,khiêuvũbốncặpdànhìnhvuông,kẹotráicâybơsữamềm,nhạckịchhiệnđại,tạpchíđiệnảnh,vànhữngthứđạiloạinhưthế-nhữngcáiđóhiểnnhiênlànằmtrongdanhsáchcáctiếtmụcyêuthíchcủaem.CóChúabiếttôiđãphảibỏbaonhiêuđồnghailămcentvàonhữngcáimáyháttựđộngbóngbẩy, làmnhạcnềnchomỗibữaăncủachúng tôi!Tôivẫncònnghethấynhữnggiọngmũicủacáccasĩvôhìnhnỉnonhót tìnhcavevãnem,nhữngcáitênnhưSammyvàJovàEddyvàTonyvàPeggyvàGuyvàPattyvàRex,vànhữngbài lãngmạnủymị thời thượng, tấtcảđềugiônggiốngnhauđốivớitaitôi,cũngnhưcácloạikẹokhácnhaucủaemđốivớivịgiáctôi.Với niềm tin như tin vàoChúaTrời, em tin bất kì lời quảng cáo haykhuyếncáonàođăng trên tạp chíđiện ảnhMovieLovehayScreenLand-Starasil

[167]TrừTiệtMụn,hoặc“Cáccôgáichúý,đừngđểvạtáosơmiphất

phơbênngoàiquầnjeans,vìJillnóicáccôkhôngnênlàmthế”.Hễmộttấmbiển ven đườngmời “HÃYGHÉTHĂMCỬAHÀNGLƯUNIỆMCỦACHÚNGTÔI”lànhất thiếtchúngtôiphảighévào,phảimuanhữngvật lạcủa người da đỏ, búp bê, đồ trang sức bằng đồng, bánh kẹo xương rồng.Nhữngtiếng“hàngmớilạvàđồlưuniệm”làmemmêcuồnglênthựcsựbởiâmđiệu trầmbổng của chúng.Hễmột tiệm cà phê nào đó trưngbiểnĐồuốngƯớpđá,làtựkhắcemsôisụclên,mặcdùởđâuchảcóđồuốngướpđá.Emđíchthịlàmụctiêucủamọiquảngcáo:ngườitiêuthụlítưởng,đềtàivà đối tượng củamọi tấm áp-phích tởm lợm.Và em chủ trương - nhưngkhông thành công - chỉ chiếu cố những quán ăn nơi tinh anh củaHuncanDines

[168]hiểnhiệntrênnhữngchiếckhăngiấyđẹpxinhvànhữngmónnộm

phủphomát.Trongnhữngngàyấy,cảem lẫn tôiđềuchưanghĩ racáichếđộúy lạo

bằngtiềnmàsauđóítlâuđãảnhhưởngtaihạiđếnthếđốivớithầnkinhcủatôivàtinhthầncủaem.Tôidựavàobaphươngphápkhácđểkhiến“nànghầu”đangtuổidậythìcủamìnhtuânphụcvàtươngđốimáttính.Mấynămtrướcđó,emđãquamộtmùahèmưadầmdềdướicặpmắtlờđờcủaMissPhalentrongmộtngôinhàtrạixiêuvẹomiềnAppalachiavốnthuộcvềmộtôngHazequắtqueonàođótừthờixalắcxalơ.Nóvẫncònđứnggiữanhữngmẫuđấtđầynhữngquevàngởbìamộtcánhrừngkhôngcóhoa,cuốimộtconđườngquanhnămlầy lội,cáchxómgầnnhấtkhoảngbamươicâysố.Chỉnhớlạingôinhàxơxácnhưthằngbùnhìnrơmấy,nhữngđồngcỏsũngnướcấy,cảnhquạnhhiuvàhoangsơđầygióấy,Locũngđủghêtởmcựckì,đếnđộtrẹomồm,lèlưỡi.VàđóchínhlànơilưuđàymàtôidọasẽđưaemvềhọctiếngPhápvàtiếngLatinhdướisựgiámsátcủatôitrongnhiềutháng

và, nếu cần, nhiều năm, trừ phi “thái độ hiện tại” của em chuyển biến.Charlotte,bâygiờtôimớibắtđầuhiểumình!Mỗilần,đểchặnđứngnhữngcơnlôiđìnhthịnhnộcủaem,tôiquayđầu

xengaygiữaxalộ,raýsẽđưathẳngemvềcáingôinhàtốitămsầuthảmđó,thếlàcôbéLochấtpháctưởngthật,bèncuốngcuồngníuchặtlấybàntaycầmláicủa tôi.Tuynhiên,chúng tôicàngđixahơnvềphíaTây,cáchđedọaấycàngtrởnênkémhiệuquả,vàtôilạiphảichọnnhữngphươngphápthuyếtphụckhác.Trongsốđó,cáichiêudọađưađitrungtâmcảihuấnlàđiềukhiếntôicảm

thấyxấuhổnhất,đếnđộphátrênlênmỗikhinhớlại.Ngaytừđầucuộcdandíunày,tôiđãđủthôngminhđểhiểurằngmìnhphảiđảmbảochắcchắncóđượcsựhợptáchoàntoàncủaemđặnggiữbímậtquanhệcủachúngtôi,saochonótrởthànhmộtthứbảnnăngđốivớiem,bấtkểemcóthểấmứcđếnđâuvớitôi,bấtkểemcóthểmuốntìmkiếmthúvuinàokhác.“Hãylạihônônggiàcủaemđinào,”tôithườngbảoem,“vàhãyvứtbỏ

bộdạngcáukỉnhvôlốiấyđi.Dạoxưa,khitacònlàconđựcmơướccủaem(độcgiảcóthểnhậnthấytôikhổcôngnhưthếnàođểnói theogiọngđiệucủaLo),emngấtngâykhinghenhữngđĩahátcủathầntượngthổn-thức-và-nức-nởsốmộtcủacácbạnđồngtuếvớiem(Lo:“Cácbạngìcủatôi?Nóitiếngphổthôngđi!”).Thầntượngmàbọnbạncánhhẩucủaemtônthờ,emnghĩ giọng y nghe giống bạnHumbert.Nhưng giờ đây, ta chỉ còn là ônggiàcủaemmà thôi,mộtôngbốmơướcchechởchocongáimơướccủamình.“MachèreDolores!*(Doloresyêuquícủata)Tamuốnchechởchoem,

cưngạ,khỏimọiđiềugớmghiếcthườngxảyravớinhữngbégáiởnhữnglánđểthan,nhữngngõcụt,vàthanôi,commevouslesaveztropbien,magentille*(nhưembiếtquá rõđấy,emdễ thươngcủa ta), trongnhữngcánhrừngđầytráidâuxanhgiữanhữngmùahèxanhthắmnhất.Quagiôngtốbãobùng,tasẽluônluônlàngườigiámhộcủaem,vànếuemngoanngoãn,tahivọnglàchẳngbaolâu,mộttòaánsẽhợppháphóaquyềngiámhộnày.Tuynhiên,DoloresHaze,tahãyquêncáigọilàthuậtngữpháplíấyđi,cáithứthuậtngữchấpnhậncụmtừ“ởchungchạdâmdậtvàdâmđãng”làhợplí.Takhôngphảilàmộtbệnhnhântâmthần-tộiphạmtìnhdụclàmnhữngđiềusuồngsãbậybạvớimộtbégái.KẻhiếpdâmbệnhhoạnlàCharlieHolmescơ;talàthầythuốctrịbệnh-mộtchútphânbiệttinhtếmàquantrọng.Talàbayêucủaem,Lo.Nhìnđây,tacócảmộtcuốnsáchthôngtháivềcongáitrẻ.Này,cưng,nhìnxemnónóigì.Tatríchdẫnnhé:congáibìnhthường-chúýnhé:bìnhthường-congáibìnhthường,nóichung,đềuhếtsứclolắngmuốnlàmvuilòngcha.Nócảmthấyởchamìnhdựbáovềngườiđànông

mơ ước, khó nắm bắt của nó (“khó nắm bắt” là từ chuẩn đấy, theoPolonius

[169]!).Ngườimẹ khôn ngoan (vàmẹ tội nghiệp của em, nếu còn

sống,chắccũngthuộcloạikhônngoan)sẽcổxúychomộttìnhbầubạngiữachavàcongái,vìhiểurằng-xinbỏquachocáivănphongcũmònnày-congáimìnhtạonênnhữnglítưởngvềtìnhyêuvàđànôngtừsựliênkếtvớichanó.Vậythửxemcuốnsáchvuivẻnàymuốnnóigì-khuyếncáogìvềmốiliênkếtđó?Talạitríchdẫn:TrongcộngđồngngườiSicily,quanhệtìnhdụcgiữachavàcongáiđượcchấpnhậnnhưmộtđiềutựnhiên,vàđứacongáithamgianhữngquanhệnhưvậykhônghềbịxãhộimànólàmộtthànhviênphảnđối.TarấtngưỡngmộngườiSicily,nhữnglựcsĩcừkhôi,nhữngnhạcsĩcừkhôi,nhữngconngườichínhtrực,Loạ,vànhữngngườitìnhtuyệtvời.Nhưngthôi,chúng tađừng lanman.Mớingàyhômkia thôi,chúng tađọcthấytrênbáomộtcâuchuyệnlốbịchvềmộtngườiđànôngtrungniênđồibạinhậntộilàđãviphạmLuậtMann

[170]vàđưamộtbégáichíntuổiqua

biêngiớibangvìmụcđíchvôluân,bấtluậncáimụcđíchvôluânấycụthểnghĩalàthếnào.Doloresyêudấu!Emkhôngphảimớichíntuổimàđãgầnmườiba,vàtakhôngkhuyênemtựcoimìnhlànữnôlệlưuđộngcủata,vàtatiếclàcáiluậtMannấylạithuậnvớimộttròchơichữdễsợ

[171],sựphục

thùcủacácvịThầnNgữNghĩaHọcđốivớibọnphàmphutụctửmũcaoáodài.Talàchacủaem,vàtađangnóicùngngônngữvớiem,vàtayêuem.“Cuốicùng,chúngtahãythửxemđiềugìsẽxảyranếunhưem,mộtđứa

trẻvịthànhniên,bịkếttộihủyhoạiđạođứccủamộtngườilớntrongmộtlữquánkhảkính,điềugìsẽxảyranếunhưemtốcáovớicảnhsátlàtađãbắtcócvàhiếpdâmem?Cứgiảdụlàhọtinemđi.Mộtgáivịthànhniênchophépmộtngườitrênhaimốttuổitìmhiểuxácthịtmình,khiếnnạnnhânmắcvào tộihiếpdâmtheophápđịnh,hoặc tộikêgiaomứcđộhai, tùy theokĩthuậtđượcvậndụngđểđịnhtội;vàhìnhphạtnặngnhấtlàmườinăm.Vậythìtađitù.Ôkê.Tađitù.Nhưngcònemthìsao,côbémồcôicủata?Ờ,emmaymắnhơn.EmtrởthànhđốitượnggiámhộcủaPhòngCứutếXãhội-tae rằng mấy tiếng đó nghe hơi u ám đấy. Một bà đứng tuổi đoan trang,nghiêmnghịkiểuMissPhalen,nhưngcứngnhắchơnvàkhônguốngrượu,sẽtịchthusonmôivànhữngquầnáodiệncủaem.Chấmdứtrongchơiđúđởn!Takhôngbiếtemđãbaogiờnghenóiđếnnhữngluậtliênquanđếntrẻemphụthuộc,bơvơ,bấttrịvàphạmtộichưa?Trongkhitaníuchặtsongsắtnhàtù,thìem,đứatrẻbơvơmaymắn,sẽđượcchochọnlựagiữanhữngchỗởnàynọ,tấtthảyđềunanánhưnhau,trườngcảitạo,trungtâmcảihuấn,trạigiamtrẻvịthànhniên,hoặcmộttrongcáctrungtâmbảotrợthiếunữtuyệt

vời,ởđóemsẽphảihọcđàn,vàhátthánhca,vàChủnhậtthìănbánhkếpôi.Emsẽtớiđó,Lolita-Lolitacủata,LolitanàysẽrờixaCatullus

[172]của

mìnhvàtớiđóvớitưcáchlàcongáingỗngượcnhưem.Nóitrắngra,nếungười ta phát giác ra chúng ta, em sẽ bị mổ xẻ phân tích và đưa vào kỉcương,c’esttout*(cóthếthôi),cưngạ.Emsẽở,Lolitacủata(lạiđâynào,bônghoanâucủata)sẽởchungvớibamươichínđứangungốckháctrongmộtnhàngủtậpthểbẩnthiu(không,hãyđểtanóinốt)dướisựgiámsátcủanhữngmụtrungniêngớmguốc.Tìnhthếlàvậyđó,cácphươngánlựachọnlàvậyđó.Liệuemcónghĩrằngtronghoàncảnhđó,Doloresnênbámchặtlấyônggiàcủamìnhlàhơncả?”BằngcáchnhồivàođầuLotấtcảnhữngđiềuđó,tôiđãkhiếnemsợchết

khiếp-mặcdầucóvẻtáotợnvớitácphonglinhhoạtvànhiềulúccũnghómhỉnh,nhưngemkhôngphảilàmộtđứatrẻthôngminhnhưchỉsốIQcủaemmáchbảo.Nhưngnếunhưtôithiếtlậpđượccáinềnvữngchắccùngchiasẻbímật,cùngchiasẻtộilỗiấy,thìmặtkhác,tôilạikémthànhcônghơnnhiềutrongcốgắnggiúpchoemgiữđượctâmtrạngvuivẻ.Mỗibuổisángtrongcuộcviễndukéodàicảnămcủachúngtôi,tôilạiphảinghĩramộthivọngnàođó,mộtmụctiêuđặcbiệtnàođótrongkhônggianvàthờigianđểemchờđợichođếngiờngủ.Bằngkhông,thiếumộtmụcđíchlàmchỗdựavàtạohìnhchonó,bộxươngcủangàyhômấysẽrụnxuốngvàsụpđổ.Mụctiêuhướng tớicó thể làbấtcứcáigì -mộtngọnhảiđăngởVirginia,mộthangđộngthiênnhiênởArkansasđượccảibiếnthànhtiệmcàphê,mộtbộsưutậpsúngvàđànviolonởvùngnàođóthuộcbangOklahoma,mộtphiênbảncủahangLourdes

[173]ởLouisana,mấytấmảnhtảvềthờikìhoàngkim

củacôngtrìnhkhaimỏtrưngbày tạibảo tàngđịaphươngcủamộtkhudulịch thuộcvùngRockyMountains

[174], bấtkì cáigì - nhưngnóphảiởđó,

phíatrướcchúngtôi,nhưmộtngôisaocốđịnh,chodùnếucóthểLosẽgiảvờnghẹnngaykhichúngtôitớiđó.BằngcáchhuyđộngkiếnthứcvềđịalínướcMĩ,hànggiờliềntôicốhết

sức làm sao cho emcó cảmgiác là đang “thamquanđất nước”, đang lănbánhtớimộtnơicụthểnàođó,mộtniềmkhoáithúkhácthườngnàođó.Tôichưabaogiờthấynhữngconđườngnhẵnmịnngonlànhnhưnhữngconlộđangtrảirangờingờitrướcmặtchúngtôi,quacáimảngchắpvárốirắmcủabốnmươitámbang.Chúngtôingấunghiếnnuốtchửngnhữngxalộdàidặcấy, chúng tôi lướt trên sàn nhảy đen bóng của chúng trong im lặng ngấtngây.Lochẳngnhữngkhôngthèmđểmắtđếnphongcảnh,màcòncáugắtkhitôilưuýemđếnnhữngnétmêhồnđây,đócủacảnhvậtthiênnhiên,mà

chínhbảnthântôicũngchỉhọcđượccáchnhậnrasaumộtthờigiandàitiệmcậnvớicáiđẹptinhtếkhôngngừnghiệndiệnbênrìacuộchànhtrìnhkhôngmấybõcôngcủachúngtôi.Domộtnghịchlívềsuytưhìnhảnh,vùngnôngthônđấttrũngởBắcMĩ,thoạtđầu,khiếntôigiậtmìnhthíchthú,ngỡnhậnramộtcáigìquenthuộc,vìnhữngtấmvảisơnmàhồixưangườitanhậpkhẩutừMĩđểtreotrênnhữngbànđểchậurửamặttrongcácnhàtrẻởTrungÂu;vàogiờđingủ,nhữngtấmvảisơnấyhấpdẫnđứatrẻmắtđãdíplạibởicảnhthôndãxanhtươimàchúngthểhiện-hàngcâytócxoănmờđục,kholúa,đàngiasúc,consuối,vườncâynởhoamơhồtrắngnhợt,vàcóthểcảmộtbứctườngràobằngđá,hoặcnhữngngọnđồixanhnhạt.Nhưngdầndà,quansátkĩ,nhữngmôhìnhthôndãsơđẳngấycànglúccàngtrởnênxalạvớimắttôi.Bênkiamỗidảiđồngbằngđượctrồngcấy,bênkianhữngmáinhànhỏxinhnhưđồchơi, thườngửng lên từ từmộtvẻđẹpvôdụng,mộtmặt trờithấptrongmộtlànsươngbạchkimnhuốmmộtsắcđộnồngấmcủatráiđàođãgọtvỏ,thấmđẫmméptrêncủamộtđámmâyphẳngdẹtmàuxámbồcâuhòaquyệnvàomànsươngmùânáixaxăm.Đôikhicómộthàngcâythưathớtinđậmnéttrênnềnchântrờivànhữngbuổitrưanóngnực,tĩnhlặngbêntrênmột dải hoang vu đầy cỏ ba lá, và những đámmây theo phong cáchClaudeLorrain

[175] gămvàomàu thiên thanhbảng lảng sươngđằngxavà

chỉ thấyrõphầnmâytầnginbật trênnềntrunglậpcủahậucảnhngấtxỉu.Hoặcnữa,cóthểlàmộtchântrờitheophongcáchElGreco

[176]mangthai

mộtcơnmưađennhưmực,vàthấpthoánghìnhảnhmộtnôngphucócáicổcủaxácướpvàkhắpbốnbềxungquanh,nhữngdảinướcthủyngânxenkẽvớinhữngluốngngôxanhmộc,tấtcảxòeranhưchiếcquạt,đâuđótrongthànhphốKansas

[177].

Thi thoảng, trong cáimênhmông của những dải đồng bằng ấy, nhữnghàngcâykếchsùtiếnvềphíachúngtôiđểrồikhépnépcụmlạibênđườngvà đem lại chút bóng râm nhân ái bên trên chiếc bàn pích-ních lốm đốmnhữngvệtnắng,vànềnđấtnâungổnngangnhữngchiếccốcgiấybẹprúm,nhữngquảcánhvànhữngquekemvứtbỏ.Vốnrấtưadùngcácnhàvệsinhcôngcộngdọcđường,béLolitakhôngcâunệcủatôithườngthíchmêtrướcnhữngtấmbiểntoalét-Trai-Gái,John-Jane,Jack-JillhaythậmchíHươu-Nai; trong khi đó, chìm đắm trongmột giấcmơ nghệ sĩ, tôi ngắm nhữngdụngcụbơmxăngchóisángtrênnềnxanhlộnglẫycủanhữngcâysồi,hoặcmộtconđồixaxa-mìnhđầythươngtíchnhưngchưahoàntoànkhuấtphục-trườnratừnhữngdảiđấttrồngcấyđanglămlenuốtchửngnó.Ban đêm, những chiếc xe tải lớn nhấp nháy những chấm đènmàu, tựa

nhữngcâythôngNô-enkhổnglồdễsợ,lùlùhiệnratrongbóngtốivàgầmrúbêncạnhchiếcxedulịchnhỏchạyđườngkhuya.Vàngàyhômsau,lạimộtbầutrờithưathớtmây,mấtđimàuxanhtrướcsứcnóng,tanchảytrênđầuchúngtôi,vàLođòiđồuốnggiảikhát,vàđôimáemmiệtmàihóplạitrêncáiốnghút,vàbêntrongxetrởthànhmộtlòlửakhichúngtôilạichuivàođểtiếptụcđi,vàconđườngtrướcmặtlunglinh,vàxaxa,nhưtrongmộtảoảnh,mộtchiếcxebiếndạngdướilớpsơnphủbóngloáng,vuôngvắnmộtcách lỗimốt, tựa như lủng lẳngmột lúc trên cao trong làn hơi nóng chóichang.VàkhichúngtôilănbánhtiếpvềphíaTây,nhữngvạtcâymàngườiphụtráchtrạmxănggọilà“ngảiđắng”xuấthiện,rồinhữngđườngviềnbíẩncủanhữngconđồiphẳngnhưmặtbàn,rồinhữngsườndốcđỏlổđổnhữngbụicâybáchxùnhưnhữngvếtmực,rồimộtdãynúidầndầnchuyểnsắcđộtừnâuxỉnsangxanhlơvàtừxanhlơsangmơmộng,rồisamạcđónchúngtôibằngmộttrậncuồngphongdaidẳng,bụimùmịt,nhữngbụicâygaixámvànhữngmẩugiấyvệsinhgớmghiếcbắtchướcnhữngcánhhoatrắnggiữađámcànhnhánhhéokhôbịgióquầnlênquậtxuốngsuốtdọcxalộ;đôikhi,nhữngchịbòcáihồnnhiênđứngngaygiữaxalộ,imsữngtrongmộttưthế(đuôibêntrái,lôngmitrắngbênphải),coikhinhmọiluậtlệgiaothôngcủaconngười.Luậtsưcủatôiđãkhuyêntôinêntườngtrìnhthànhthậtvàrõrànglộtrình

chúngtôiđãtheovàtôiđồrằnglúcnàyđãtớimộtđiểmmàtôikhôngthểnétránh công việc đó. Đại khái, trong cái năm điên rồ ấy (từ tháng Tám1947đếnthángTám1948),conđườngcủachúngtôibắtđầubằngmộtloạtnhững khúc quanh co ngoắt ngoéo ở New England, rồi lượn xuống phíaNam, lên lên xuống xuống, quẹo Đông rẽ Tây; dấn sâu vào ce qu’onappelle* (cáimà người ta gọi là)Dixieland, tránh bang Florida bởi vì vợchồngFarlowđangởđó,quặtsangphíaTây,đingoằnngoèotheohìnhchữchiquanhữngcánhđồngngôvàbông(tôierằngnhữngchitiếtnàykhôngrõrànglắm,Clarenceạ,nhưngtôikhôngghichépgìcảvà,đểkiểmchứngnhữnghồiức,tôichỉcómộtbộsáchhướngdẫndulịchgồmbatậpnhàunátkinhkhủng,nógầnnhưmộtbiểu tượngchocáiquákhứ tả tơi từngmảnhcủatôi);băngquabănglạidãyRocky,nấnnálạinhữngsamạcphươngNamđể nghỉ đông ở đó, tới TháiBìnhDương, ngược lênBắc qua những dặmbôngtímnhạtcủanhữngcâyconnởhoadọcnhữngconđườngrừng;tớisátbiêngiớiCanada;và tiếp tụcđi vềphíaĐông,quanhữngvùngđất tốt vàxấu,trởlạivùngnôngnghiệpđạiquimô,tránhxanơisinhcủabéLotrênmộtvùngsảnxuấtthan,trồngngôvànuôilợn,bấtchấpbéLotrutréophảnđối;vàcuốicùng,quayvềtronglòngmiềnĐôngvàkếtthúcởthànhphốđạihọcBeardsley.

2

Giờđây,khiđọcphầntiếptheo,độcgiảnênghinhớtrongđầukhôngchỉ

riêngvòng tuầndunói chungnhưđãpháchọaở trên,vớinhiều rẽngangcùngnhữngbẫynhửdukhách,nhữngđườngvòngphụvànétránhquanhco,mà cảviệc chuyếnđi của chúng tôi tuyệt đối khôngphải làmột partie deplaisir*(cuộcdungoạn)lườinhác,màlàmộtpháttriểngaygo,ngoắtngoéomangtínhmụcđích,màraisond’être*(lídotồntại)củanó-nhữngcụmtừPháp khuôn sáo này chất chứa triệu chứng - là nhằm giữ cho người bạnđườngcủatôivuivẻtrongkhoảngthờigiangiữahaicáihôn.Lầngiởnhữngtrangnhàunátcủacuốnsáchhướngdẫndulịch,tôilờmờ

hìnhdunglạiVườnMộcLanởmộtbangmiềnNam,khudulịchđãlàmtôitốnmấtbốnđôlavàlànơimàtheosựquảngcáocủacuốnsách,dukháchnhấtthiếtphảitớithămvìbalído:vìJohnGalsworthy

[178](mộttaynhàvăn

đãchếtngắctừlâu[179]

)đãcangợinólàkhuvườnđẹpnhấtthếgiới;vìnăm1900,nóđãđượcsáchHướngdẫncủaBaedekerđánhdấumộtsao;vàcuốicùngvì...Ôi,ĐộcGiả,ĐộcGiảcủatôithửđoánxem!...bởivìtrẻcon(vàchucha!Lolitachẳngphảilàtrẻconsao?)sẽ“kínhcẩndạobướctrongcáiấntượngsơkhởivềThiênđường,mắtsánglonglanh,hấpthụcáiĐẹpcóthểnhuần thấm cảmột đời người”. “Không phải đời tôi,” Lo lầm lầm nói vàngồixuốngmột chiếcghếbăngvớihai tờbáoChủnhật trêncặpđùikiềudiễm.ChúngtôiluitớiqualạihếtlầnnàyđếnlầnkháccảloạtnhàhàngMĩven

đường, từ loạiQuánĂnhạcấpvới tấmbiểnđầuhươu (vệtnướcmắtđensẫmchảydàitừtuyếnlệ),nhữngbưuảnh“hàihước”kiểuhậu“Kurort”

[180],

những tờ hóa đơn thanh toán của khách cắm trênmột thanh nhọn, nhữngviên kẹo bạc hà, kính râm, những hình ảnh quảng cáo kem trái cây siêuphàm,nửachiếcbánh sô-cô-ladướimột cái chuông thủy tinhvàmấyconruồi lõiđời tinhquáikhủngkhiếp lượndíchdắcbên trên lớpnướcđườngdínhnhápđổlênmặtquầytởmlợm;chochínhữngnơicựcđắttiềnvớiánhđènmờdịu, với khăn bàn lố lăng tồi tàn, những bồi bàn vụng về (cựu tùnhânhoặcsinhviên),cáilưngkhoangcủamộtnữtàitửđiệnảnh,cặplôngmàynhưlôngchồncủabạntìnhlúcđócủanàngvàmộtdànnhạctrompétvớinhữngnhạccôngvậncomlêzoot

[181].

Chúngtôiđãthamquankhốithạchnhũlớnnhấtthếgiớiởmộthangđá,nơidiễnramộtcuộchọpgiađìnhcủababangmiềnĐôngNam;giávévào

cửatùytheotuổi;ngườilớnmộtđôla;vịthànhniênsáumươicent.MộtcộtthápbằnggranittưởngniệmTrậnBlueLicks

[182]vớinhữnghàicốtcũvàđồ

gốmAnhđiêngtrongnhàbảotànggầnđó,Lochỉphảitrảmườicentđểvàocửa,giárấtphảichăng.Cănnhàgỗhiệntạilàbảnsaotáobạocủacănnhà

cũ,nơiLincoln[183]

rađời.Mộtphiếnđávớitấmbiểntưởngniệmtácgiảbàithơ“Cây”

[184] (lúcnày,chúngtôiđangởPoplarCove,bangBắcCarolina,

conđườngdẫntớiđâybịcuốnsáchhướngdẫndulịchhòanhã,độlượngvàbìnhthườngrấtkiềmchếcủatôiđánhgiámộtcáchgiậndữlà“rấthẹp,bảodưỡngtồi”,điềumàtôihoàntoànđồngý,mặcdùtôikhônghềlàtínđồcủaKilmer).Từmột chiếcxuồngmáy thuê, láibởimộtBạchvệNga lớn tuổinhưngvẫncònđẹptraimộtcáchghêtởm,ngườitanóiđólàmộtnamtước(côbéLongốcdạiđãthấylòngbàntaymìnhươnướt),ngườiđãtừngquenbiếttayMaximovichvàValeriaởCalifornia,chúngtôicóthểnhìnthấy“khutriệuphú”bấtkhảxâmnhập trênmộthònđảobênngoàibờbiểnGeorgia.Chúngtôicònthamquannhiềuthứkhác:mộtbộsưutậpbưuảnhcáckháchsạnchâuÂu trongmộtbảo tàngvề thú tiêukhiển tạimộtkhunghỉmátởbangMississippi,trongđó,vớimộttràodângnónghổitựhào,tôipháthiệnthấymột tấmhìnhmàuchụpkháchsạnMiranacủacha tôivớinhững tấmmànhsọc,lácờphấtphớibaytrênnhữngcâycọđượcsửanétbằngbútlông.“Thế thìcógì làchúa?”Lonói,hiếngmắtnhìngãdabánhmật,chủnhânchiếc xe đắt tiền, đã lẽo đẽo theo chúng tôi vào nhà Bảo tàng Thú Tiêu

Khiển[185]

.Nhữngdivậtcủathờikìbông.MộtkhurừngởArkansasvà,trênbờvainâucủaLo,mộtnốtsưngnẫntimtím(tácphẩmcủamộtconmuỗimắtnàođó)màtôidùngđầumóngtaycáinhểcáingòiđẹpvàtrongsuốtcủanórarồimútchođãchấtmáucaycaycủaem.PhốBourbon(ởmộtthànhphốtênlàNewOrleans)màsáchhướngdẫndulịchnóilànhữngvỉahèởđó“có thể (tôi thích cái từ “có thể”) thành nơi trình diễn của bọn nhóc đen,chúng sẵn sàng (hai tiếng “sẵn sàng” thậm chí nghe còn thích hơn) nhảyclakét kiếmdămxu lẻ” (vui ghê!) “trongkhi rất nhiều hộpđêmnhonhỏ,thânmật đôngnghịt khách” (sàm sỡ).Nhữngbộ sưu tập về truyền thuyếtbiêngiới.Nhữngngôinhàthờitrướcchiếntranhlikhaivớibancôngdànsắtmắt cáo và cầu thang chạm trổ thủ công, loại cầu thangmà trong nhữngphimTechnicolorrựcrỡ,cácbàcáccôvớibờvai lunglinhnhữngnụhônnắng thướt tha bước xuống, đôi bàn tay nhỏ nhắn nâng cao vạt trước củachiếcváyviềnrenvớicáidángđiệuthậtđặcbiệtấytrongkhingườihầugáidađengậtgậtđầu trên thềmđầucầu thang.ThămMenningerFoundation,mộtbệnhviệntâmthần,chỉđểmuavui.Mộttảngđấtsétxóimònthànhhình

tuyệtmĩ;vànhữngbônghoangọcgiánhưsáp,trongtrắnglàthế,màbịđám

ruồitrắngbòlổmngổm[186]

làmôuế.Independence,ởbangMissouri,điểmxuấtphátcủaĐườngMònOregonXưa;vàcảAbilene

[187]ởKansasnữa,cái

nôicủahộiRodeo[188]

mangtênWillBill-Gì-Gì-Đó.NúiXa,NúiGần.Tiếptụcnhiềunúikhácnữa;nhữngvẻđẹpxanhmờvẫnmãilànơikhôngthểtới,hoặcđangbiếnthànhnhữngdãyđồicóngườiở;nhữngdãynúiphíaĐôngNam,vềđộcao,thuaxadãyAlpes;nhữngkhốitượngđáxámkhổnglồhằnnhữngvântuyếtchọcthủngtrờixanh,quặnthắtlòngngười,nhữngđỉnhcaokhốcliệttừđâuđộthiệnởmộtchỗngoặtcủaxalộ;nhữngrừngcâylấygỗkếchsùvớinhữngvạtcâythôngtốisậmgốilênnhau,đâyđóxenvàonhữngmảng cây dương-lá-rung nhờ nhờ trắng; những cấu tạomàu hồng và tímnhạt,Pharaonic, phallic

[189], “chữ nghĩa gìmà quá ư là tiền sử” (Lo chán

chườngnóivậy);nhữngụnhamthạchđensì;núiđầuxuânmọclôngtơvoicondọcsốnglưng;núicuốihạcoro,cácchiAiCậpnặngnềcủachúnggậplạidướinhữngnếpcủalớpvảinhungmàuhungbịnhậycắn;nhữngquảđồimàubeđiểmnhữngcâysồitrònxanhlục;mộtngọnnúicuốicùngmàunâudịuvớimộtthảmcỏlinhlăngdướichân.Ngoàira,chúngtôicònthamquan:TiểuHồBăngTrôiởmộtnơinàođó

trongbangColorado,vànhữngbờtuyết,vànhữngđệmnhỏchonhữngđóahoanúibétíxíu,vàlạituyếtnữa;Lođộimũchópđỏthửtrượttrênbờtuyếtdốc,kêureré,bịđámthiếuniênchoaichoainémnhữngcụctuyếtvàongười,vàcũngnémtrảđũa,commeondit* (nhưngười tanói).Nhữngbộxươngcây-lá-rungbịthiêucháy,nhữngmảnghoaxanhhìnhmũigiáo.Nhữngvậtliệu linh tinhcủamộtconđường thắngcảnh,hàngngànBearCreek,SodaSpring,PaintedCanyon

[190],Texas,mộtdảiđồngbằngbịhạnhán.Crystal

Chamber (Phòng Pha Lê) trong hang động dài nhất thế giới, trẻ em dướimườihaituổivàocửamiễnphí,Lo,mộtnữtùnhântrẻ.Mộtbộsưurậptácphẩmđiêukhắc“câynhàlávườn”củamộtphụnữsởtại,đóngcửavàomộtsáng thứHai thảmhại, bụi, gió, đất héo khô.ConceptionPark, trongmộtthànhphốởbiêngiớiMexicomàtôikhôngdámvượtqua.Ởđóvànhiềunơikhác nữa, hàng trăm con chim ruồi xám trong hoàng hôn thăm dò cuốnghọngnhữngbônghoamờ tối. Shakespeare

[191],một thànhphốmaởbang

NewMexico,nơiBilltênácônngườiNgabịtreocổmộtcáchhoànhtrángbảymươinămtrước.Nhữngtrạinuôicá,nhữngnhàởcheoleováchđá.Xácướp của một đứa trẻ (người Anhđiêng cùng thời với nàng Bea ởFlorence

[192]).Hell’sCanyon

[193] thứhaimươicủachúngtôi.Gatewaythứ

nămmươicủachúngtôi,dẫnđếnmộtđiểmnàođó,cuốnsáchhướngdẫndulịchnóithế,giờđâynóđãmấtcảbìa.Hángtôigiầngiật.Vẫnlàbaônggiàđộimũvàmặcquầncódảiđeoấynhàntảnquabuổichiềuhèdướihàngcâybênvòiphunnướctrongcôngviên.Mộtphongcảnhmờsương,xanhlơbênkialancantrênđèovànhữngcáilưngcủamộtgiađìnhđứngngắmcảnh(vàLothốtlêntrongmộttiếngthìthầmnồngnhiệt,sungsướng,mandại,mãnhliệt,đầyhivọngvàtuyệtvọng-“Kia,giađìnhMcCrystalđấy,emxinmình,chúngtahãyđếnnóichuyệnvớihọđi,emxinmìnhđấy”-chúngtahãyđếnnói chuyệnvớihọđi, ôiđộcgiả! - “làmơnđi, emxin làmbất cứđiềugìmìnhmuốn,ôi,làmơnđi...”).NhữngvũđiệunghilễcủangườiAnhđiêng,hoàntoànthươngmại.ART:AmericanRefrigeratorTransitCompany.HiểnnhiênlàArizona,nhàởcủangưòipueblo

[194],nhữngditíchcủathổdânghi

bằngchữtượnghình,vếtchâncủamộtconkhủnglongtrongmộtthunglũng-samạc,indấutừbamươitriệunămtrước,khitôicònlàmộtđứatrẻ.Mộtgã trai nhợt nhạt, gầy nhăng, cao chừngmộtmét tám, với cục hầu khôngngừnglênlênxuốngxuống,hauháunhìnLovàkhoangbụngnâuhồngphơitrầncủaem,nơitôimiệtmàihônnămphútsauđó,Jackà.Mùađôngtrongsamạc,mùaxuânởdướichânnúi,nhữngcâyhạnhnởhoa.Reno,mộtthànhphốchánngắtởbangNevada,ngườitanóilàsinhhoạtbanđêmởđó“chínchắnvàmangtínhtứxứ”.MộtvùngsảnxuấtrượuvangởbangCalifornia,vớimộtngôinhàthờxâytheohìnhthùngrượuvang

[195].DeadValley.Lâu

đàicủaScott.NhữngtácphẩmnghệthuậtsưutầmbởimộttayRogersnàođóquanhiềunăm.Nhữngbiệtthựxấuxícủanhữngnữdiễnviênkiềudiễm.DấuchâncủaR.L.Stevensonintrênmộtngọnnúilửađãtắt

[196].Mission

Dolores:mộtcáiđầuđềhaychomộtcuốnsách.Nhữngtrànghoatrangtríbằngsathạchlổđổvếtsóngvỗbờ.Mộtngườiđànônglêncơnđộngkinhdữdội lăn lộn trên mặt đất trong Công viên Bangmang tên Russian Gulch.CraterLake

[197]xanhxanh,xanhxanh.MộttrạinuôicáởIdahovàtrạigiam

củaBang.CôngviênYellowstonemờtốivớinhữngsuốinướcnóngnhiềumàusắc,nhữngmạchnướcphuntíhon,bùnsủibọtbảysắccầuvồng-đềulàbiểutượngchoniềmđammêcủatôi.Mộtđànlinhdươngtrongmộtkhugiữ nguyên hình thái hoang dã.Một hang động thứmột trăm, vé vào cửangườilớnmộtđôla,Lolitachỉphảitrảnămmươicent.Mộtlâuđàidomộthầu tước người Pháp xây ở Bắc Dakota. Corn Palace ở NamDakota; vànhữngcáiđầutotướngcủacáctổngthốngkhắctrênváchđágranitcaongất.NgườiĐànBàRâuXồmđọcbàivècủachúngtavàgiờđâynàngkhôngcònđộc thânnữa

[198].Một vườnbách thúở Indiana, trongđómột bầykhỉ rất

đôngsốngtrênmộtbảnsaobằngximăngcủakìhạmChristopherColumbus.Hàngtỉconthiêuthânchếthoặcngắcngoải,tanhmùicá,laliệtởtấtcảcáccửasổcủatấtcảcácquánăntrênbãicátdọcbờbiểnbuồntênh.Nhữngconhảiâubéomậpđậutrênnhữngtảngđálớn,cóthểnhìnthấychúngtừchiếcphàCityofCheboygannhảkhóinâumềmnhưlenvắtvòngcungbêntrêncáibóngxanhbiếccủanóđổtrênmặthồmàungọclục.Mộtmotelcóốngthônghơiluồndướihệthốngcốngrãnhcủathànhphố.NhàcủaLincoln,đaphầnlàđồrởm,vớinhữngcuốnsáchbàyởphòngkháchvàđồđạccủathờiđó,màphầnđôngkháchthamquankínhcẩncoinhưđồtưtrang.Chúngtôiđãcónhữngcuộccáilộn,lớnvànhỏ.Nhữnglầntotiếngkịch

liệtnhấtdiễnra:ởLaceworkCabins,bangVirginia;ởParkAvenue,LittleRock,gầnmộtngôitrường;trênđèoMilnercao3.570mét,bangColorado;ngay góc phố Seventh Street vàCentralAvenue thành phố Phoenix, bangArizona;trênphốThirdStreet,LosAngelesvìvévàothamquanmộtxưởngphim nào đó đã bán hết; trongmộtmotel tên là Poplar Shade (BóngCâyDương),bangUtah,ởđósáucáicâydậythìchẳngcaohơnLolitacủatôilàmấyvàởđó, àproposde rien* (nhânmột chuyệnkhôngđâu), emhỏi tôimuốnchúngtôitiếptụcsốngtrongnhữngcănphòngngộtngạt,cùngnhaulàm những trò bẩn thỉu và chẳng bao giờ ứng xử như những người bìnhthường, bao lâu nữa? Ở N. Broadway, ở Burns, bang Oregon, ở gócW.Washington,trướccửaSafeway,mộtcửahàngthựcphẩm.ỞmộtthànhphốnhỏnàođótrongThunglũngMặttrời(SunValley)thuộcIdaho,trướcmộtkháchsạnxâybằnggạch,nhữngviêngạchtrắngnhờnhờvàđỏhòalẫnvàonhaumộtcáchtinhtế,đốidiệnvớimộtcâydươngxòabónglunglinhnhưnước trùm lênĐàiLiệt sĩ.Trongmộtvùngđấthoang toànngảiđắnggiữaPinedalevàFarson.Mộtnơinàođó trongbangNebraska, trênPhốChính,gầnNgânhàngQuốcgiađầutiênthànhlậpnăm1889,trôngramộtba-ri-echắn tàu lửađằngxavàphíabênkia lànhữngốngđànoóc trắngcủamộtthápxilô.Và trênphốMcEwen,gócđườngWheatonAvenueởmột thànhphốcủabangMichiganmangtênhắn

[199].

Chúngtôiđâmquenvớimộtdạngngười-ven-đườngkìdị,NgườiVẫyXeXinQuáGiang,Homopollex

[200]theothuậtngữkhoahọc,vớitấtcảnhững

hìnhtháivàphânngànhđôngđảocủanó:chànglínhnhãnhặn,quânphụcchỉnhtề,bìnhthảnchờ,bìnhthảntinchắcvàosựhấpdẫnhiệuquảcủabộkaki;cậuhọcsinhmuốnđinhờvàikhốiphố; tênsátnhânmuốnđicảvàinghìncâysố;ônggiàbíẩnbồnchồn,vớichiếcvalimớitoanh,bộriaxéntỉacẩnthận;mộtbộbangườiMexicotrànđầylạcquan;chàngsinhviênchìađôibàn tay lấmbùnđấtcủa thờigian laođộngngoạikhóacũngvớivẻ tự

hàonhưkhiưỡnngựcphôdòng tên trườngđạihọc trứdanhcủamìnhvắtngangtrênáophông;ngườiphụnữquẫnbáchkhôngbiếtxoayxởrasaovìbìnhắcquihếtđiện;nhữngtênvôlạitrẻvét-tôngsơmichảichuốt,tócbónglộn,giơnhữngngóntaycáimạnhmẽ,gầnnhưcươngcứng,đểdụdỗnhữngphụnữcôđơnhoặcnhữngngườichàohàngngờnghệchbằngnhữnghuyễnhoặcdâmdật.“Chúngmìnhchoanhtaquágiangđi,”nhiềulầnLolitanàinỉtôi,cọhai

đầugốivàonhautheocáicáchrấtriêngcủaem,khimộtpollexđặcbiệtghêtởmnàođó,mộtgãtrạctuổitôi,vairộngnhưtôi,vớicáifaceàclaques*(cáimặtđángăntát)

[201]củamộtképhátthấtnghiệp,bướcgiậtlùi,gầnnhưtrên

luồngđicủaxechúngtôi.Chao,tôiphảihếtsứccảnhgiácđểmắtđếnLolita,côbéLolơilả!Cólẽ

dothườngxuyêntậpdượtyêuđương,nênmặcdùvẻngoàirấtchilàtrẻcon,emvẫntỏangờimộtánhlóelảlơikhiếnbọnchủ,thợcácxưởngsửachữaxe,bọnbồikháchsạn,bọnđinghỉmát,bọnquýchđixe“luých”,bọncùlầndacháynắngbênnhữngbểbơixanhbiếc,đềuphátcuồnglênvìthèmmuốn,mộtđiềuắtđãcóthểlàmtôiphổngmũitựhào,nếunókhôngkhơingọnlửaghentrongtôi.VìbéLoýthứcrõvềánhlóeđócủamìnhvàtôithườngbấtchợtthấyemcoulantunregard*(liếcnhìntrộm)vềphíamộtconđựckhảáinàođó,một gã thợbơmdầumỡnàođó, cánh taygânguốcnâuóng, đeođồnghồ,vàtôivừaquaylưngđểđimuamộtchiếckẹomútchochínhcôbéLolitaấythìđãnghethấyemvàgãthợmáyđẹptrainọrộlênhòanhịpđùacợtnhảnhớtnhưtrongmộtbảntìnhcahoànhảo.Trongnhữngchặngngừngnghỉdàihơn,khitôixảhơithưgiãnsaumột

buổisángkịchchiếntrêngiườngvà-Humkhoandung!-vìhảoýdotráitimđượcxoadịu,chophépemđithămvườnhồnghoặcthưviệnthiếunhiởbênkia đường cùng với con béMary xấu xí, con gái nhà hàng xóm củamộtmotel,vàđứaem trai tám tuổicủanó,Lo thườngvềmuộnmột tiếng,vớiMarychânkhôngtụt lạicáchmộtquãngxađằngsauvàthằngnhócthìđãhóathànhhaihọcsinhtrunghọctócvàngcaolêunghêu,gớmguốc,đầycơbắpvàvitrùnglậu.Độcgiảcóthểtưởngtượngtôitrảlờicụccưngcủamìnhrasaokhiemhỏitôi-mộtcáchthiếutựtin,tôiphảithừanhậnthế-emcóthểcùngCarlvàAlđếnsântrượtpatanhđượckhông?Tôinhớlầnđầutiêntôiđểchoemđếnmộtsântrượtpatanhnhưthế,một

buổichiềuđầygióvàbụi.Mộtcáchphũphàng,emnóirằngsẽchẳngcógìthúvịnếutôiđitheoemvìquãngthờigiannàytrongngàylàdànhcholứatuổivịthànhniên.Saumộthồitranhcãi,chúngtôiđiđếnmộtthỏahiệp:tôingồilạitrongxe,nhữngchiếcxekhác(trốngkhông)quaymũivềphíasân

trượtngoàitrờicóbạtche,trênđókhoảngnămchụcngườitrẻtuổi,đasốkếtthànhcặp,trượthếtvòngnàyđếnvòngkhácmộtcáchkhôngcầnthiếttheođiệunhạcmáyvàgiórắcbạclêncácthâncây.Dollymặcquầnjeans,đigiàycaomàutrắng,nhưphầnlớncáccôgáikhác.Tôiđếmnhữngvòngtrượtcủađámđôngvàđộtnhiên,embiếnmất.Khiemtrởlạitrượtquachỗtôi,thìđãthấycặpkèvớibathằngducônmàmộtlúctrước,từbênngoàisântrượt,tôiđãnghethấychúngbìnhphẩmvềđámcongáichơipatanh-vàgiễumộtcôgái chân dài xinh đẹp vừa tới, mặc soọc đỏ thay vì quần jeans hay quầnthụng.Ở một vài trạm kiểm soát trên xa lộ trước khi vào bang Arizona hay

California,đôikhicómộtgãbàcongìđóvớicảnhsátsoimóinhìnchúngtôiriếtróngđếnnỗitráitimtộinghiệpcủatôirụngrời.“Khôngphảiemúnchứ?”gãhỏivàmỗilầnnhưthế,cụccưngngốcdạicủatôilạicườirinhrích.Chođếngiờnhớlại,toànbộdâythầnkinhmắtcủatôivẫncònrunglênhìnhảnhLo trênmìnhngựa,mộtkhâu trongcảdâychuyềnmộtcuộckịmãcóhướng dẫn trênmột con đường dành chomục đích này. Lo nhong nhongtheomộtnhịpphinướcbộ,đằngtrướclàmộtbàlớntuổivàđằngsaulàmộtgãnhânviênnôngtrạidâmđãng;vàtôiđằngsauhắn,ghétcáilưngbéonúcmặcsơmihoacủahắncònthậmtệhơncảmộtngười láixeconghétmộtchiếcxe tải trênmột conđườngnúi.Hoặcnữa,ởmộtkhu trượt tuyết, tôithấyembồngbềnhtrôikhỏitôi,thầntiênvàcôđơn,trênmộtchiếcghếdâytreolânglâng,lênhoàilênmãi,tớimộtđỉnhcaolấplánh,nơinhữnglựcsĩmìnhtrầncườihớnhởđangchờem,chờem.Ởbấtcứthànhphốnàochúngtôidừngnghỉ,tôiđềuhỏi,theocáicáchlịch

sựchâuÂucủamình,địađiểmcủacácbểbơi,cácbảotàng,cáctrườnghọcsởtại,sốhọcsinhcủangôitrườnggầnnhất,vânvân;vàvàogiờxebuýtcủacáctrườngđónđưahọcsinh,tôithườngđậuxeởmộtđiểmchiếnlược,tươicườivàhơinháymắtmộtchút(tôiphátgiácracáiticnerveux*(chứngmáycơ)nàybởivìLođộcáclàngườiđầutiênnháinó),cùngvớicôbéhọcsinhlưuđộngbêncạnhmình,quansátlũtrẻrờikhỏitrường-đóbaogiờcũnglàmộtcảnhthúvị.ThứtrònàychẳngmấychốcbắtđầulàmchánngấyLolita-chóng-chánvà,vốntínhtrẻconthiếuđồngcảmvớinhữngthóiđồngbóngcủangườikhác,emthóamạtôivàcáikhátkhaocủatôimuốnđượcemvevuốttrongkhinhữngcôbétócnâumắtxanhmặcsoọcxanh,hoặctócmàuđồngmặcboleroxanhlámạ,hoặctócvàngrơmdángvẻcontraimặcquầnjeansbạcmàu,diễuquatrongnắng.Coinhưmộtthỏahiệp,bấtcứkhinàovàởđâucóthể,tôiđềunhiệttình

khuyếnkhíchemđếncácbểbơicùngcácbégáikhác.Emrấtmênướclấplánhvàlàmộttaynhảycầucừkhôi.Thoảimáikhoácchiếcáochoàng,tôi

kiếmchỗyênvị trong sum suêbóng râmđầugiờ chiều saukhi đãnhúngnướcquaquítgọilàvàcứngồinguyênđóvớimộtcuốnsáchlàmvì,hoặcmộttúikẹo,hoặccảhai,hoặcchẳnggìcảngoạitrừnhữngtuyếnhạchchộnrộncủamìnhvànhìnngắmemtungtăngvớichiếcmũcaosuđỏ,longlanhnhữnghạttrainướctrênlàndarámnắngmượtmà,vuitươinhưmộttấmáp-phích,trongchiếcxilípxatanhbókhítvàchiếcxuchiêngchun.Cụccưngdậythìcủatôi!Xiếtbaotựđắc,tôisungsướngđếnngỡngàngvớiviệcemlàcủatôi,củatôi,củatôi,vàtrongtiếngrềnrĩcủalũchimcâubuồnthảm,ônlạicơnngấtngâybanmaivừanãyvà lênsẵnkếhoạchchocơnngấtngâybanchiều,vàlimdimđôimắtnhoinhóinắng,tôisosánhLolitavớibấtkìtiểunữthầnnàokhácmàsựtìnhcờbủnxỉngomlạiquanhem,đểthỏamãnsựkhoáitrácùngnhậnđịnhtinhtuyểncủatôi;vàhômnayđây,đặttaylêntráitimđaucủamình,tôithựcsựnghĩrằngkhôngmộtaitrongsốđóđángthèmkháthơnem,hoặcgiảnếucó,thìnhiềunhấtcũngchỉđôibalần,dướimộtánhsángnàođó,nhờmộtmùinướchoahỗnhợpnàođó trongkhôngkhí-mộtlầntrongtrườnghợpvôvọngcủamộtcôbétrắngtrẻongườiTâyBanNha, con gái một ông quí tộc cằm bạnh, vàmột lần khác –mais jedivague*(nhưngtôinóilinhtinhrồi).Lẽdĩnhiên,tôicầnphảiluônluônthậntrọngvàtrongsựghentuôngsáng

suốtcủamình,ýthứcđầyđủnguycơtiềmẩntrongnhữngtròđúđởnhàonhoángđó.Chỉcần tôiquayđimột lúc -chẳnghạn,đimấybướcđểxemxemphòngmình,rốtcuộc,đãsẵnsàngchưa,saukhithaynệmgiường-làkhitrởlại,kìa!đãthấyemlesyeuxperdus*(mắtnhìnđitậnđâuđâu),ườnmình trênmépđá, thả đôi bàn chân ngóndài xuốngnước, đạp đạp, trongkhibêntráibênphảiem,khomkhommộtbrunadolescent*(thiếuniêntócnâu)màchắcchắnhàngthángsau,sắcđẹpmàunâudịucủaemcùngnhữngnếp da trẻ thơ trên bụng em sẽ còn làm cho se tordre* (quằn quại) - ôiBaudelaire

[202]!-trongnhữnggiấcmộngtrởđitrởlạihoài.

Tôithửdạyemchơiquầnvợtđểchúngtôicóthểcónhiềuthờigiangiảitrí riêngvới nhau; nhưngmặcdù từng làmột tayvợt tốt trong thời thanhniên, tôi lại tỏ ra làmộtông thầyvô tíchsự;vìvậy,ởCalifornia, tôiphảithuê,vớithùlaorấtcao,mộthuấnluyệnviênnổitiếngdạyemmộtsốgiờ;đólàmộtônggiànhănnheo,giọngkhànkhàn,cócảmộtbầylaunhaunhặtbóng

[203];ởngoài sânquần,nomôngnhưmột thứđồbỏ thân tànmadại,

nhưngthi thoảng,trongmộtgiờhọc,đểgiữchobóngqualại liêntục,ôngtrổmộtcútuyệtchiêu,cóthểnóinhưmộtđóahoaxuân,trảbóngđánhpách!mộtcáichocôhọctrò,ngóntuyệtkĩthầntiênvớiuylựctuyệtđốiđókhiến

tôinhớlạilàbamươinămtrước,tôiđãxemôngđánhtantácGobbert[204]

vĩđạiởCannes!ChotớikhiLobắtđầutậpvớiông,tôicứnghĩemsẽkhôngbaogiờhọcđượcmôn thể thaonày.Trênsânquầnvợtcủakháchsạnnàyhaykháchsạnnọ,tôiluyệnchoLovàrángsốnglạinhữngngàyxưakhimàtrongmộtđợtgiónóng,mộtđámbụiquángmắtvàmộtcơnmệtmỏikìlạ,tôimồihếtbannàyđếnbankhácchoAnnabelvuitươi,hồnnhiên,thanhlịch(lấp lánh vòng tay, váy trắng xếp nếp, dải nhung đen buộc tóc).Mỗi lờikhuyênkiêntrìcủatôichỉlàmtăngthêmcơngiậndỗicủaLo.Kểcũnglạ-ítnhấtlàtrướckhichúngtôiđếnCalifornia-thayvìtậpdượtvớitôi,emlạithíchđấuvớimộtcôbécùngtuổimảnhmai,yếuớt,xinhđẹptuyệttrầntheocáikiểuangegauche*(thiênthầnvụngvề)nhữngvánvớvavớvẩnchẳngđâuvàođâu-thờigiantìmnhặtbóngnhiềuhơnthờigiangiaođấuthựctế.Vớitưcáchlàkhángiảnhiệttìnhsẵnsànggiúpđỡ,tôithườngtiếnđếncôbékia, hítmùinướchoa thoang thoảngvịxạhương trongkhi chạmnhẹvàocánh tay trên, nắm lấy cổ tayxươngxẩu của cô, đẩybắpđùimát rượi vềhướngnàyhayhướngnọđểchỉnhtưthếthíchhợpchocúbạttrái.Trongkhiđó,Locúivềphíatrước,xõanhữnglọntócxoăncháynắngtrướctrán,cắmchiếcvợtxuốngđấtnhưcâygậychốngcủamộtngườitàntậtvàrítlênmộttiếngxì!ghêtởm,phảnđốisựcanthiệpvôlốicủatôi.Tôibènđểhọtiếptụccuộcchơivàđứngnhìn,vớichiếckhănlụaquấnquanhcổ,sosánhhaithânthể đang vận động của họ với nhau; tôi nghĩ đó là hồi ở NamArizona -nhữngngàyđượcđệmmộtlầnlótnhànrỗiấmcúng,vàLovụngvềtiutrượtbóng,vàchửithề,vàthựchiệnmộtcútựanhưgiaobóngrúcthẳngvàolưới,vàphôralớplôngtơươnướt,lấplánhởnáchkhiemtuyệtvọngvungcaovợtvàđốithủcủaem,cònđoảngvịhơn,cầnmẫnlaorađónbóngmàchẳngđỡđượctráinào;nhưngcảhaiđềuthíchmêvàliêntụcthôngbáotỉsốtrậnđấudởhơicủahọbằngmộtgiọngvangvang,rànhrọt.Tôinhớcómộthôm,thựchiệnlờihứamangtớichohọđồuốnglạnhtừ

kháchsạn,tôiđitheoconđườngrảisỏivàtrởlạivớihaicốclớnđầynướcdứađávàxôđa;vàrồimộtkhoảngtrốngđộtngộttrongngựckhiếntôidừngsững lạikhi thấy sânquầnvợtvắng tanh.Tôi cúixuốngđặt cốc trênmộcchiếcghếbăng,vàkhônghiểutạisao,tôitrôngthấy,vớimộtđộsắcnétlạnhgiá,khuônmặtchếtcứngcủaCharlotte,vàtôi liếcnhìnquanh,vàthấyLotrongchiếcsoọctrắngđanglủiquabóngrâmlốmđốmtrênmộtlốiđitrongvườncùngvớimộtngườiđànôngcaolớnmanghaichiếcvợttennis

[205].Tôi

lao theohọ,nhưngtrongkhichậtvậtbăngquacácbụirậm, tôi thấy trongmộthìnhảnhxenkẽ-nhưthểdòngđờikhôngngừngrẽđôingả-Lomặcquầndàicùngcôbạnmặcsoọchìhụilênlênxuốngxuốngmộtbãinhỏđầy

cỏdạivàuểoảikhuavợttrongnhữngbụicâyđểtìmtráibónglạc.Tôi liệt kê những chi tiết vô nghĩa nhưng tươi nắng này chủ yếu là để

chứngtỏvớicácquantòarằngtôiđãlàmtấtcảnhữnggìcóthểtrongphạmvikhảnăngcủamìnhđểđemlạichoLolitacủatôinhữnggiờphútvuithúthựcthụ.Thậttuyệtvờibiếtbaokhiđượcthấyem,mộtbégái,phôdiễnvớimộtbégáikhácmộtsốtàinăngítỏicủamình,chẳnghạnnhưmộtkĩnăngnhảydâyđặcbiệt.Vớibàntayphảinắmlấycánhtaytráiquặtrasauphầnlưngkhôngbắtnắng, tiểunữthầnvệtinh,mộtcôbéđángyêu, trongsuốt,trònxoemắtnhìn,giốngnhưmặttrờióngánhmàusắcđuôicôngtrònxoemắtnhìnlớpsỏirảidướihàngcâynởhoa,trongkhigiữacáithiênđườngcóđốmmắtấy,côbénamtínhlấmtấmtànnhangcủatôinhảytưngtưng,lặplạinhữngđộngtáccủabiếtbaocôbékhácmàtôiđãhảhêngắmtrênnhữnghèphốvàkèsôngngậpnắng,tướiđẫmnước,tỏamùiẩmướtcủachâuÂucổkính.Liềnđó,emgiaolạisợidâychocôbạnnhỏngườiTâyBanNhavà,đếnlượtmình,theodõicôtanhắclạibàihọc,vàvuốttóclênkhỏitrán,rồikhoanhtaylại,nhónmộtđầungónchânlênbànchânkia,hoặcbuôngthõnghaitaytrênbộmôngchưamãnkhai,vàtôinắmchắclàrốtcuộc,đámnhânviênchết tiệtcủakháchsạnđãdọnxongcănphòngbiệt lậpcủachúngtôisạchsẽtinhtươm;bấygiờ,nởmộtnụcườisángtrưngvớicôgáitócđenrụtrè tháp tùng công chúa của tôi và, từ phía sau, thọc sâu những ngón tayngười chavào tócLo, rồi nhẹnhàngnhưngkiênquyếtxoắnchúngquanhgáyem,tôiđiệucụccưngbấtkhamcủamìnhvềtổấmbebécủachúngtôiđểgiaonốinhanhmộtquắntrướcbữaăntối.“Tộinghiệp,mèonhàaicàoôngvậy?”đôikhi,tạibànănchungcủa“lữ

quán”,trongmộtbữatốicókèmtheokhiêuvũnhưđãhứatrướcvớiLo,mộtphụnữxinhđẹp,dỏdathắmthịt,ởđộtuổimãnkhai,thuộccáiloạitởmlợmcoi tôi là đặc biệt hấp dẫn, hỏi tôi như vậy.Đó làmột trong những lí dokhiếntôicốgiữkhoảngcáchvớimọingườicàngxacàngtốt,trongkhi,mặtkhác,Lolạicốhếtsứcthuhútđếnmứctốiđanhữngkẻcócơtrởthànhnhânchứngvàoquĩđạocủamình.Nóimột cách hình tượng, em vẫy cái đuôi bé tẹo củamình, thực tế là

ngoáycảcặpmông,nhưcáchbọncúnconvẫnlàm-trongkhimấyngườilạmặtcườinhănnhởxánlạigầnchúngtôivàmàođầucâuchuyệnvuivẻbằngmộtnghiêncứusosánhbiểnsốxe.“Xanhàquánhỉ!”Nhữngbậcphụhuynhtọcmạch,tìmcáchgợichuyệndòhỏiLovềtôi,gạemđixemphimvớiconhọ.Đôilầnchúngtôisuýtlộtẩy.Dĩnhiên,cáitộinợthácnướcđeođuổitôihoàiởtấtcảnhữngnơichúngtôitạmtrú.Nhưngmãichođếnmộtbuổitối,sauchầuânáiquáồnào,tiếnghocủamộtngườiđànôngởphòngbênchoánđầykhoảnglặng,rõmồnmộtnhưchínhtôiho,tôimớinhậnralàchấtliệu

tườngngăncủacáclữquánchẳngkhácgìcáibánhxốp;vàsánghômsau,khitôiđangđiểmtâmởquầygiảikhát(Lovốndậymuộnvàtôithíchmangvềtậngiườngchoemmộtbìnhcàphênóngsốt),ngườibạnphòngbêntốiqua,mộtlãocảtẩmlớntuổiđeocặpkínhxấuxítrêncáimũidàiđứchạnh,vàmộtchiếchuyhiệuđạihộigìđótrênveáovét-tông,bằngcáchnàođólânlabắtchuyệnđượcvớitôi,vàtrongcâuchuyện,lãohỏitôi,liệubàxãnhàtôicógiốngbàxãnhà lãoởchỗhễkhôngở trại làcứngúngnguẩy, sángbạchrồivẫnchưachịudậy;vànếunhưcơnhiểmnguygớmghiếcvừasượtquatôikhônglàmtôisuýtchếtnghẹn,thìhẳntôiđãcóthểkhoáitrávớicáivẻngẩntòtetrênbộmặtphongtrầncóđôimôimỏngcủalãokhitôivừatụtxuốngkhỏichiếcghếcaoquầybarvừa trả lời lãorằng“độiơnChúa”, tôigóavợ.Thúvịbiếtbaocáichiêumangcàphêđếntậngiường,rồitạmáchlạitới

khiemhoànthànhbổnphậnbuổisángmớichouống.Vàtôi làmộtngườibạnxiếtbaochuđáo,mộtngườichaxiếtbaosaymê,mộtbácsĩnhikhoaxiếtbaotậntụy,chămlochomọinhucầuthânthểcủabécưngtócnâuđỏcủamình!ĐiềuduynhấtkhiếntôibấtmãnvớitựnhiênlàtôikhôngthểlộntráiLolitacủatôitrongrangoàiđểápđôimôihauháucủamìnhvàotủcungtươi trẻ của em, trái-tim-ẩn-số của em, buồng gan óng ánh xà cừ của em,chùmnhobiểncủaphổiem,haiquảthậnxinhđẹpcủaem.Vàonhữngbuổichiềuđặcbiệtnhiệtđới, trongcáingộtngạtdínhnhamnhápcủagiấcngủtrưa,tôithíchcáimátrượicủachiếcghếbànhbọcdachạmvàothânhìnhtolớntrầntruồngcủatôitrongkhitôibếemtrênđùi.Emngồiđó,rànhmộtbégáibìnhthường,taygãimũitrongkhimêmảiđọcnhữngmụcthờithượngnhẹnhàngcủamộttờbáo,dửngdưngvớiniềmngâyngấtcủatôinhưthểnóchỉlàmộtthứemđangngồilên,mộtchiếcgiày,mộtconbúpbê,mộtchiếccánvợttennis,màemquálườinháckhôngbuồnnhấcchânnhấctayđểdẹpđi.Mắt em đang dõi theo những cuộc phiêu lưu của các nhân vật truyệntranhemưathích:cómộtcôgáiănmặclôithôilếchthếch,nhưngđượcthểhiệnbằngnétvẽrấtđẹp,gòmácao,cửchỉđầygóccạnh

[206]màchínhtôi

cũngkhôngkhỏithèmmuốn;emxemđixemlạinhữngảnhchụpcácvụxeđâmnhau;emkhôngbaogiờnghingờtínhxácthựcvềđịađiểm,thờigianvàhoàncảnhđượcgánchonhữngngườiđẹpphôđùitrầntrêncáctấmhìnhquảngcáo;vàemsaymêlạlùngnhữngbứcảnhchụpcáccôdâusởtạivậnđồcướitừđầuđếnchân,ômhoavàđeokính.MộtconruồiđậuxuốngvàbògầnrốnLohoặcthámhiểmvùngnúmvú

trăng trắng nõn nà của em.Em tìm cách tómnó trong tay (theo cách củaCharlotte)rồilạiquayvềvớichuyênmục“Hãykhảosáttâmtrícủabạn”.

“Hãykhảosáttâmtrícủabạn.Liệutộiáctìnhdụccógiảmbớtnếutrẻemtuântheomộtsốđiềucấmkị?Khôngđượcchơiởquanhnhữngnhàvệsinhcôngcộng.Khôngđượcnhậnkẹotừnhữngngườilạhoặclênxecủahọ.Nếubịbắtđưalênxe,hãyghinhớsốbiểnđăngkí.”“…vànhãnhiệukẹo,”tôitựýđểthêm.Emtiếptụcđọc,máem(thoáilui)kềmátôi(dấntới);và,hỡiđộcgiả,xin

nhớđâylàmộtngàyđạicát!“Nếubạnkhôngcómộtcâybútchì,nhưngđãđếntuổibiếtđọc...”“Chúngtôi,” tôidẫnđểu,“nhữngthủythủthờiTrungcổđặt trongchiếc

chainày[207]

...”“Nếu,”Lolặplại,“bạnkhôngcómộtcâybútchì,nhưngđãđếntuổibiết

đọcbiếtviết-đúnglàchanàymuốnnóithế,phảikhông,đồngu- thìhãytìmcáchvạchconsốấybênlềđường.”“Bằngnhữngmóngvuốtnhỏcủaemà,Lolita?”

3

Emđãbướcvàothếgiớicủatôi,cáithếgiớiHumberlandmàunâusậm

vàđenkịt,vớimộtsựtòmòdạidột;emthịsátnóvớimộtcáinhúnvaivừangán ngẩmvừa thinh thích; và giờ đây tôi thấy hình như emđã sẵn sàngngoảnhđikhỏinóvớimộtcảmgiácgầnnhưkinhtởmthựcthụ.Khôngbaogiờemrungđộngdướinhữngvevuốtcủatôivà,đáplạimọigắngcôngnhọcnhằncủatôichỉlàmộttiếngrítlên“đấytưởngđấylàcáithágì?”Côbérồdạicủatôithíchnhữngphimướtátnhất,thứkẹobánhdễngấynhấthơncáixứsởthầntiênmàtôisẵnsàngdânghiếnchoem.GiữamộtHamburgervàmộtHumburger,aidèemlạichọncáithứnhất-trướcsaunhưmột,vớimộtsựchínhxáclạnhlùng.Tôicónhắcđếntêncáiquángiảikhát tôivừaghéthămkhôngnhỉ?Đólà-quívịkhôngđoánđượcđâu-NữHoàngLãnhCảm.Vớimộtnụcườiđượmbuồn, tôimệnhdanhem làCôngChúaLãnhCảmCủaTôi.Emkhôngnhậnthấylàcâuđùachứađầycayđắng.Ôi,độcgiả,xinđừngcaumàyvớitôi,tôikhônghềcóýđịnhtạoấntượng

rằngtôiđãkhôngđạtđượchạnhphúc.Độcgiảnênhiểurằngvớitưcáchvừalàchủvừalànôlệcủamộttiểunữthần,ngườilữkháchbịmêhoặcvượtlêntrênhạnhphúc,cóthểnóivậy.Bởivìkhôngcódiễmphúcnàokháctrênđờicó thể sánh với diễm phúc được ôm ấpmột tiểu nữ thần. Cái đó là horsconcours*(ngoàigiải,khôngdựthi

[208]),cáidiễmphúcấy,nóthuộcvềmột

đẳngcấpkhác,mộtbìnhdiệnkháccủasựnhạycảm.Bấtchấpnhữngcuộccãicọcủachúngtôi,bấtchấpthóiquàuquạucủaem,bấtchấpmọilalốivànhănnhócủaem,vàsựphàmtục,vàmốihiểmnguycùngsựvôvọngkinhkhủngcủatấtcảnhữngchuyệnđó,tôivẫncốthủtrongthiênđườngmìnhđãtuyểnchọn-mộtthiênđườngvớibầutrờimàulửađịangục-nhưngvẫnlàmộtthiênđường.Vịbácsĩtâmthầngiỏigiangnghiêncứutrườnghợpcủatôi–ngườimà

giờđây,tiếnsĩHumbertđãlàmchongụpvào,tôitinchắcthế,mộttrạngtháimêsữngnhưmộtchúthỏtrướcmộtconrắn-rànhlàrấtmuốnthấytôiđưaLolitacủa tôiđếnbờbiển,ởđó,cuốicùng, tôisẽ tìmthấysự“thànhtoại”chokhátkhaocủacảmộtđờingười,vàgiảithoátkhỏiámảnh“tiềmthức”củachuyệntìnhấuthơdangdởvớingườitìnhbébỏngbanđầu,MissLee.Được,đồngbạnạ,xinnóivớibạnrằngđúnglà tôicótìmmộtbãibiển,

nhưngtôicũngphảithúnhậnlàvàolúcchúngtôitớiđượccáiảoảnhnướcxámcủanó,ngườibạnđồnghànhcủatôiđãbanchotôinhiềukhoáithúđếnnỗi việc tìmkiếmmộtVươngquốcbênBờBiển,mộtRivieraThăngHoa

hoặcgìgìnữa,khôngcòn làmộtxungđộngcủa tiềmthứcnữa,màđã trởthànhsựtheođuổicótínhchấtduylímộtrungcảmthuầntúylíthuyết.Cácthiênthầnbiếtrõđiềuđóvàdựatheođómàsắpxếpmọisự.Thờitiếtxấuphávỡhoàn toàndựđịnhđi thămmộtvịnhnhỏphíabờĐạiTâyDương.Mộtbầutrờinặngnềẩmướt,nhữngconsóngđầybùn,cảmgiácbịbaobọctrongmộtmànsươngmùvôtậnnhưng,cáchnàođó,lạirấtthôthiển-còngìcóthểtráingượchơnvớisựquyếnrũrạorực,cáicơhộingọcbíchvàcáingẫunhiênđầykhíchlệcủatìnhkhúcRivieracủatôi?MộtvàibãibiểnbánxíchđạobênbờVịnhMexicotuykhárựcrỡnhưnglạichichítvànhannhảnnhữngconvậtnhỏđộchạivàbốnbềlốcgió.Cuốicùng,trênmộtbãibiểnởCalifornia, đối diện với bóngma Thái BìnhDương, tôi bắt gặpmột chútriêngtưkháđồibạitrongmộtthứhangđộngmàtừđócóthểnghethấytiếnglathethécủamộtnhómnữhướngđạosinhlầnđầutiêntắmsóngởmộtkhutáchbiệtcủabãibiển,đằngsaumộthàngcâyđangmụcrữa;nhưngsươngmùnhưmộttấmmềnướtvàcátthìxàoxạovàdínhnhamnháp,vàLonổidagàvàmìnhđầycát,vàlầnđầutiêntrongđời,tôithấyítthèmmuốnemnhưđốivớimộtconhảingưu.Cólẽcácđộcgiả thôngtháicủatôisẽkhởisắchơnnếutôinóivớihọrằngngaycảnếuchúngtôipháthiệnramộtgócdễthươngđâuđóbênbờbiển,thìcũngđãquámuộn,vìtôiđãthựcsựđượcgiảiphóngtrướcđólâurồi: thựctế, từlúcAnnabelHaze, tứcDoloresLee, tứcLoleeta,xuấthiệntrướcmắttôi,vàngóngvànâu,quìtrênhànghiêntồitànđó,mắt ngước lên, trongmột thứ khung cảnh duyên hải hư ảo, bất chínhnhưngrấtchilàmĩmãn(mặcdùquanhvùngđó,chẳngcógìkhácngoàimộtconhồxoàngxĩnh).Vậyđó,nhữngcảmgiácđặcbiệtdoảnhhưởng-nếukhôngmuốnnóilà

sảnphẩmthựcthụ-củanhữngnguyênlícủakhoatâmthầnhọchiệnđại.Dođó,tôilánhxa-tôihướngláiLolitacủatôilánhxa-nhữngloạibãibiểnmàkhivắngvẻthìquáhiuhắt,hoặckhinóngthiêuthìquáđôngđúc.Tuynhiên,nhớlạithờihayluitớinhữngcôngviênởchâuÂumộtcáchvôvọng-tôiđồlà thế- tôivẫnhếtsứcquan tâmđếnnhữnghoạtđộngngoài trờivàmuốntìmnhữngsânchơithíchhợpngoàikhôngkhíthoángđãng,chínhnơitôiđãchịunhữngthiếuthốntủinhục.Cảởđâynữa,tôicũnglạithấtvọng.Nỗithấtvọngmàgiờđâytôighilại(trongkhitôilẹlàngchuyểnhóacâuchuyệncủatôithànhsựthểhiệnnỗikinhhoàngvàhiểmnguyliêntụcxuyênsuốtniềmhạnhphúccủatôi)tuyệtnhiênkhôngđượcđểnóphảnchiếulênvẻtrữtình,hùng tráng,bi thảmnhưngkhôngbaogiờmangphongvịArcadia

[209] của

nhữnghoangđịachâuMĩ.Nhữnghoangđịaấyđẹp,đẹpđếnxélòng,vớicáichấtbuôngthảngâythơ,chưatừngđượcnhắctớitrongthơvăn,mànhững

làngquêThụySĩóngả,lấplánhnhưđồchơicủatôivànhữngdãynúiAlpesđượccangợihếtlờikhôngcònsởđắcnữa.Biếtbaocặptìnhnhânđãômấp,hônnhautrênthảmcỏtỉaxéngọngàngcủanhữngtriềnnúicựulụcđịa,trênlớpnệmrêuêm,cạnhmộtconsuốinhỏtiệnlợivàvệsinh,trênnhữngchiếcghếbăngquêmùadướibóngnhữngcâysồithânkhắcđầynhữngchữcáiđầutên,vàtrongbiếtbaocabane*(lềugỗ)trongbiếtbaorừngdẻgai.NhưngởnhữngHoangđịachâuMĩ,kẻthíchânáingoàitrờikhôngdễgìxảlángthựchiệncáidạngcổxưanhấttrongtấtcảcáctộiácvàthútiêukhiển.Nhữngcâyđộclàmbỏngmôngngườithươngcủahắntrongkhinhữngcôntrùngkhôngtênđốtmônghắn;nhữngthứsắcnhọntrênnềnđấtrừngchọcvàođầugốihắn,côntrùngchíchđầugốinàng;vàbốnbềxungquanh,khôngngừnglạoxạotiếngtrườn,cólẽlàcủarắn-quedis-je*(tôinóigìnhỉ)củaloàichằnđãhầunhưtuyệtchủng!- trongkhiđámhạtgiốngcódạngcàngcuacủa loàihoadữkếtthànhmộtlớpvỏcứngxanhlègớmguốcdínhchặtvàotấtđencónịtcăngcũngnhưtấttrắngbùngnhùng.Tôihơinóiquámộtchút.Mộtbuổitrưahè,ngaydướingưỡngcaođộcây

thângỗkhôngmọcđược,nơimột loàihoamàu thiên thanhmà tôinhữngmuốngọilàcựasơnca,chenchúcsuốtdọcmộtdòngsuốirócráchtrênsườnnúi,chúngtôi,Lolitavàtôi,đã thựcsựkhámpháđượcmộtgócriêngbiệtlãngmạn,khoảngbamươimétbêntrênconđèochúngtôidừngxe.Condốcdườngnhưchưaindấuchânngười.Mộtcâythôngcuốicùnghổnhểndừnglạitậnhưởngsựnghỉngơixứngđángtrênmỏmđánóđãleotớiđược.Mộtconculitứctốixìchúngtôimộttiếngrồirútlui.DướitấmchănchoàngtôitrảichoLonằm,nhữngbônghoakhôkhekhẽkêuràorạo.ThầnÁiTìnhđếnrồiđi.Váchđálảmchởmchòiraởmétrênvàmộtđámcâybụichằngchịtmọcbêndướichúngtôidườngnhưtìnhnguyệnchechởchochúngtôikhỏinắngvàkhuấtmắtconngười.Thanôi,tôiđãkhôngđểýđếnmộtvệtđườngtắtrấtkhópháthiện,nókínđáolượnngoằnngoèolênphíatrên,giữanhữngbụicâyvàđátảng,chỉcáchchúngtôivàibước.Đólàlầnchúngtôigầnkềnguycơbạilộhơnbaogiờhếtvàchẳngcógì

đángngạcnhiênlàtrảinghiệmấyđãmãimãikìmnénkhaokhátcủatôiđốivớinhữngphaáitìnhđồngnội.Tôinhớ là lúcđócuộc tácchiếnđãkết thúc,hoàn toànkết thúc,vàem

đangkhóctrongvòngtaytôi-mộtcơnbãonứcnởlànhmạnhsaumộttrongnhữngcơnhờngiậnđãtrởnênquáthườngxuyênnơiemtrongcáinămlẽraphảilàtuyệtvờiấy!Tôivừahủylờihứangớngẩnmàemđãbắtéptôiphảichấpthuậntrongmộtphútđammêmùquáng,nônnóng,vàđây,emnằmlănra,nứcnởvàcấuvéobàntayvevuốtcủatôi,còntôithìcườisungsướng,vàcái nỗi khiếp sợ khốc liệt, khó tin, không chịu nổi và có lẽ là vĩnh viễn,

màgiờđâytôicảmthấy,khiđómớichỉ làmộtchấmđentrongmàuxanhhạnhphúccủatôi;vàchúngtôiđangnằmnhưvậy,thìbỗngvớimộtcúgiậtthótngười-nhữngcúsốckiểunày,cuốicùng,đãlàmtráitimtộinghiệpcủatôitrậtkhỏiđườngray-tôibắtgặpnhữngcặpmắtđenđămđămkhôngchớpcủahaiđứatrẻlạmặtxinhđẹp,tiểudươngthầnvàtiểunữthần,màbằngvàomáitócđenphẳnglìvàcặpmátáinhợt,cóthểđoánchắcchúnglàanhchịemruột,nếukhôngmuốnnóilàsongsinh.Chúngđứngkhomngười,háhốcmồmnhìnchúngtôi,cảhaimặcđồthể thaomàulơ, lẫnvàođámhoanúi.Tôikéo tấmchănchoàng trongmột cốgắng tuyệt vọngđể chemình - vàđúnglúcấy,từgiữađámbụirậmcáchchúngtôivàibước,mộtcáigìgiốngnhưmộtquảbóngbãibiểntođùngmàutrắngđiểmnhữngchấmtrònbắtđầuxoayxoaytiếnrarồibiếnthànhhìnhdángmộtbàbéoị tócđennhánhcắtngắnđếnvai,từtừđứngthẳngngườilênvà,vớimộtđộngtácnhưmáy,bổsungthêmmộtbônghuệrừngvàobóhoabàđãgomđược,trongkhingoáiquavainhìnchúngtôichằmchằmđằngsauhaiđứaconxinhđẹpchạmtrổmàulơcủamình.Giờđâykhiđangcótrênlươngtâmmộtvụbêbốivớitínhchấthoàntoàn

khác, tôibiếtrằngmìnhlàmộtngườicanđảm,nhưngvàonhữngngàyấy,tôikhôngýthứcđượcđiềuđó,vàtôinhớlạilàtôiđãngạcnhiênvìsựbìnhtĩnhcủachínhmình.Bằngmộtgiọngthìthầmtỉnhkhônhưkiểungườitaralệnhchomộtconvậtđãđượchuấnluyện,ngaycảtrongtìnhthếcùngquẫnnhất, khi nónhớnnhác co rúm thânhìnhđẫmmồhôi (niềmhivọngđiêncuồngnàohaynỗi căm thùđiêndại nàokhiếnhaimạn sườn con thúnhỏphậpphồng,nhữngngôisaođennàoxuyênthấutráitimngườidạythú!),tôibảoLođứngdậy,vàchúngtôiđànghoàngbướcđi,rồilátsau,chẳngmấyđànghoàng,chạytuốtxuốngchỗxecủachúngtôi.Đậuđằngsaunó,làmộtchiếcstationwagon

[210]rấtmốt,vàmộtngườiAssyriađiểntraiđểtírâucằm

xanh-đen,unmonsieurtrèsbien*(mộtôngrấtthanhlịch)mặcsơmilụavàquầnmàuđỏtía,cólẽlàchồngcủanhànữthựcvậthọctobéo,đangtrịnhtrọngchụphìnhtấmbiểnchỉcaođộcủaconđèo.Độcaoấylàtrênbanghìnmétvàtôithởkhôngrahơi;và,đánhkítmộtcái,xechúngtôitrượtbánhlaođi,Lovẫncònloayhoaymặcđồchưaxong,miệngvẫnlàubàurủatôibằngthứngônngữmàtôikhôngbaogiờngờrằngnhữngbégáicóthểbiết,huốnghồlàsửdụng.Còn cómột số sự cố khó chịu khác nữa. Chẳng hạn như cái lần ở rạp

chiếubóngnọ.Hồiấy,Locòncháybỏngmộtniềmđammêthựcthụđốivớiđiệnảnh(màsangnămthứhaitrunghọcđãnguộidầnthànhmộtsựchiếucốhữnghờ).Mộtcáchđầykhoái lạcvàbừaphứakhôngphânbiệt,chúngtôi

xem-ôi,tôikhôngnhớchínhxácnữa-mộttrămrưỡihayhaitrămchươngtrìnhphimtrongcáinămấyvàvàomộtsốthờikìnăngtớirạpnhất,cónhiềuphimthờisự,chúngtôiphảixemđixemlại tớisáu,bảylầnvì trongcùngmột tuần,nhữngphimđóđikèmvớinhữngphimtruyệnchínhkhácnhau,thànhthửchúngtheochúngtôitừthànhphốnàyđếnthànhphốkhác.Nhữngloạiphimưathíchcủaem,theothứtự,là:cavũnhạc,hìnhsự,caobồiViễnTây.Trongloạithứnhất,nhữngcasĩcóthậtvànhữngvũcôngcóthậtxâydựngnhữngsựnghiệpsânkhấuảotrongmộtkhungcảnhsốngvềcơbảnlàmiễndịchbuồnđau,ởđócáichếtvàsựthậtbịloạitrừ,vàđếnhồikết,ngườichatócbạc,bấttửdobởikĩthuật,củamộtcôgáiđammênghiệpbiểudiễn,thoạtđầungầnngạikhông thuậnnhưngcuốicùng,mắt long lanh lệ,nhiệtliệthoanhôsựđăngquangcủanàngtrênsânkhấuBroadwayhuyềnthoại.Giớitộiphạmlàmộtthếgiớiriêngbiệt:ởđây,nhữngnhàbáoanhhùngbịtrakhảo,nhữnghóađơnđiệnthoạilêntớihàngtỉđôla,vàtrongmộtkhôngkhíhùngtrángphôdiễntàithiệnxạkémcỏi,nhữngtaycớmdũngcảmđếnmứcbệnh lí (tôiđếnphảichohọ tập luyệnbớtđi thôi) truyđuổibọngianquanhữngđườngcốngngầmvànhữngnhàkho.Saucùnglàloạiphimvớiphongcảnhmàugụ,nhữnggãluyệnngựamặtđỏmắtxanh,côgiáoxinhđẹpđoan trang đến Roaring Gulch, con ngựa chồm hai chần trước, cái cảnhtượngngoạnmụckhiđàngiasúcchạy tán loạn,khẩusúng lục thọcquaôcửakínhvừabịđậptantành,cuộcđánhnhautaybokìvĩ,cảnúiđồđạccổlỗbụibặmđổsập,cáibànđượcdùng làmvũkhí,cú lộnnhào tránhđònkịpthời,bàntaybịghìmchặt trênsànvẫnqườquạngtìmcondaogămbịrớt,tiếnggầmgừ,tiếngngọtxớtmộtcúđấmtrúngcằm,cúsongphivàobụng,cúbayngườichặnđòn;vàngaysaumộtcơnđauđònmêtơitưởngchừngcóthểkhiếnmộtdũngthầnHerculecũngphảinhậpviện(điềunàygiờđâytôiđã từngbiếtmùi

[211]),mà chẳngđể lại dấu tíchgì khácngoại trừmột vết

bầmxứnghợptrêngòmáđồnghuncủangườianhhùngđãphấnchấntrởlạivàđangômghì tângiainhân tuyệt sắcmiềnViễnTâycủamình.Tôinhớmộtbuổichiếubanngàytrongmộtrạpnhỏngộtngạt,đôngnghịttrẻconvàsựcmùihơinóngcủabỏngngô.Ánhtrăngvàngtrênđầugãcasĩhátnhạctình,cổquàngkhăn,ngóntaybậtdâyghita,chânghếchtrênmộtkhúcgỗthông,vàtôiđanghồnnhiênquàngvaiLovàápquaihàmvàotháidươngem,thìhaimụácmó

[212]ngồiđằngsauchúngtôibắtđầuxìxầmnhữngđiều

quáiđảnnhất-tôikhôngbiếtmìnhhiểucóđúngkhông,nhưngnhữnggìtôinghĩ làmìnhhiểu khiến tôi rụt bàn tay âu yếmcủamình lại, và dĩ nhiên,phầncònlạicủabuổichiếuchỉcònlàmộtmànsươngmùđốivớitôi.Tôinhớlạimộtcúsốckhácgắnvớimộtthịtrấnnhỏmàchúngtôiđiqua

vàobanđêmtrongchuyếnhànhtrìnhtrởvề.Trướcđókhoảngbachụccâysố,tôibuộtmiệngbáochoLobiếtlàvềBeardsley,emsẽhọcởmộttrườngngoạitrúthượnglưuthuầnnữ,khôngcónhữngthứhiệnđạitầmbậy,thếlàLoliềnxổvàomặttôimộttrongnhữngbàinộtấuđặctrưngcủaem,trongđó cả van nài lẫn thóamạ, cả khẳng định lập trường dứt khoát lẫn lập lờnướcđôi,cảthôthiểncụccằnlẫntuyệtvọngkiểuconnít,quyệnvàonhautrongmộtthứmôphỏnglô-gíchdởhơiđếnphátbực,khiếntôiphảiđốilạibằngmộtthứmôphỏngtựanhưlàlờigiảithích.Mắctrongnhữngmắtlướilờilẽgiậndữcủaem(tưởngbở...đâycóngốcđâumàtinlờiđấy...Đồthốitha...đừnghòngralệnhchoconnày...đâycoiđấybằngrác...vânvânvàvânvân),tôiláixequathịtrấnthiêmthiếpngủvớitốcđộtámmươikm/giờ,tiếptụccáiđàlướtêmveovéotrênxalộ,vàmộtbộđôituầntrarọiđènchiếuvàoxe,bảotôiđỗvàorệđường.TôisuỵtLoimđi,emvẫntiếptụcnóilảmnhảmnhưcáimáykhôngdừngđược.Haitaycảnhsátnhìnchằmchằmvàoemvà tôivớimộtvẻ tòmòácý.Độtnhiên,phô tấtcảcác lúmđồng tiềnduyêndáng,emnhoẻnvớihọmộtnụcườidịudàngnhưchưatừngbaogiờbanchocáiđực tínhphong tìnhcủa tôi

[213];vì, theomộtnghĩanàođó,bé

Lolitacủatôicònsợluậtpháphơncảtôinữakia-vàkhihaingườinhànướctửtếthachokhôngphạt,vàchúngtôilạitiếptụclênđường,cungcúctuânthủđinhưbò,thìemnhắmmắtlại,chấpchớihàngmi,giảvờgụclịm.Đếnđây,tôiphảithúthậtmộtđiềukìcục.Cácvịsẽcườitôi-nhưngthực

sựvà thật tình, chẳng rõ tại sao tôikhông tàinàobiếtđượcđíchxáchiệntrạngtrênbìnhdiệnpháplílànhưthếnào.Điềuđótôivẫnchưabiết.Ồ,tôicó nghe lỏmđây đómột vài điểmvặt vãnh.Luật của bangAlabama cấmngườigiámhộkhôngđượcđổichỗởcủađứatrẻđượcgiámhộmàkhôngcólệnhcủatòaán;Minnesota-tôixinngảmũbáiphụcbangnày-thìquiđịnhrằngmộtkhicómộtngườibàconđảmnhậnviệctrôngnom,nuôidạybấtkìđứatrẻdướimườibốntuổinào,nhàchứctráchpháplísẽkhôngcanthiệp.Câuhỏiđặtralà:liệumộtôngbốdượngcủamộtbégáicưngmớiởtuổidậythìxinhđẹpđếnđộkhiếnngười taphảiháhốcmiệng,mộtôngbốdượngmới thực thụ đượcmột tháng,một người đàn ông đứng tuổi góa vợ, loạnthầnkinh,cótàisảnnhỏnhưngđộclập,kéotheosaunhữnglancancầucủachâuÂu

[214],mộtcuộclihônvàmộtvàitrạiđiềudưỡngtâmthần,cóthểcoi

làmộtngườibàconvà,dođó,làngườigiámhộtựnhiên,đượckhông?Vànếukhông,liệutôicónênvàcóthểđánhliềubáochomộtvănphòngCứutếXãhộinàođóvàđệđơnkiếnnghị(cáchthứcđệđơnnhưthếnàonhỉ?)đểmộtnhânviêntòaánđiềutraconngườinhunhượcvàđángngờlàtôivàconngườinguyhiểmcủaDoloresHaze?Nhữngcuốn sách,khánhiều,vềhôn

nhân,hiếpdâm,nhậnconnuôi,vânvânmàtôitracứuthamkhảovớimặccảmphạmtộiởcácthưviệncôngcộngcủanhữngthànhphốlớn,nhỏ,chẳngmáchbảochotôigìhơnngoàiviệcámchỉmộtcáchbíhiểmrằngNhànướclà người siêu giám hộ của trẻ vị thành niên. Pilvin và Zapel, nếu tôi nhớchínhxáctêncủahaitácgiả,trongmộttậpsáchđồsộbànvềkhíacạnhpháplícủahônnhân,hoàntoànkhônglígìđếnnhữngôngbốdượngbồngtrêntay,trênđầugốinhữngbégáimồcôimẹ.Liênminhđángtincậynhấtcủatôi,mộtcuốnchuyênkhảovềcứutếxãhội(Chicago,1936),màmộtcôgáigiàhồnnhiênđãtốnbaocôngmoirachotôitừđáymộtkhodựtrữbụibặm,nói:“Khôngcónguyêntắcnàoquiđịnhtấtcảtrẻvịthànhniênphảicómộtngườigiámhộ;tòaángiữtháiđộthụđộngvàchỉvàocuộckhitìnhthếcủađứatrẻtrởnênnguyhiểmmộtcáchrõrệt.”Mộtngườigiámhộ,tôikếtluận,chỉ được bổ nhiệm khi anh ta chính thức và long trọng nói lên ý nguyệnmuốnlàmphậnsựấy;nhưngcóthểlànhiềuthángtrôiquatrướckhianhtađượcgọirađiềutrầntrướctòavàmọcđôicánhxám,vàtrongthờigianấy,bégáiquỉquáixinhđẹpđượchànhxửtheoýmìnhmộtcáchhợppháp,màchungcuộc,đóchính là trườnghợpcủaDoloresHaze.Rồiphiên tòađiềutrầnđến.Mộtvàicâuhỏicủaquantòa,mộtvàicâutrảlờibảođảmcủaluậtsư,mộtnụcườimỉm,mộtcáigậtđầu,tiếnglàoxàonhỏnhẹbênngoài,thếlàxongthủtụcbổnhiệm.Vậymàtôivẫnkhôngdám.Hãytránhxara,hãylàmộtconchuộtnhắtcomìnhtronghangcủamày.Cáctòaánchỉtrởnênsốtsắngquáđángkhidínhdángđếnvấnđềtiềnnong:haigiámhộthamlam,mộtđứatrẻmồcôibịcướpđoạt,mộtkẻthứbacònthamlamhơn.Nhưngởđó,mọithứđềuhoàntoànổnđâuvàođấy,mộtbảnliệtkêđãđượclậpvàtàisảnnhỏbécủamẹemvẫnnguyênvẹnchờDoloresHazelớnlên.Cóvẻnhưchínhsáchkhônngoannhấtlàđừngcóđâmđơngìhết.Nhưngnếutôicứánbinhbấtđộngquáđáng,ngộnhỡcómộtkẻpháđámhoặcmộtHộiTừThiệnnàođóxíavôthìsao?ÔngbạnFarlow,vốncũnglàmộtthầycòvàđángracóthểchotôimột

vài lời khuyên vững chắc, thì lại quá bận bịu với sự nghiệp của Jean nênkhôngthểlàmgìhơnnhữngđiềuôngtađãhứa-cụthểlàchămnomnhữngtàisảncòmcõicủaCharlottetrongkhitôihồiphụclạidầndầnsaucúsốcdocáichếtcủanàng.TôiđãthuyếtphụcđượcôngtahoàntoàntinrằngDoloreslàcongáingoàigiáthúcủatôivàdođó,cóthểyêntríkhôngsợôngtasẽthắcmắcvềđiểmnày.Nhưđộcgiảgiờđâyhẳnđãnhậnthấyrõ,tôilàmộttaykinhdoanhtồi;nhưngkhôngphảisựngudốthaylườinhácngăntôicầukiếnnhữngnhàchuyênmônởnơikhác.Điềungăn tôi lại làcái cảmgiácđángsợrằngnếutôigiỡnmặtsốphậnbằngbấtkìcáchnàovàtìmcáchhợplí hóa cái năngkhiếuhuyềnhoặc của em,nó sẽ bị tướcđoạt khỏi tay tôi,

giốngnhưcáitòalâuđàitrênđỉnhnúitrongtruyệncổtíchphươngĐônglậptứcbiếnmấthễngườikháchđịnhmuahỏiviênquảnlítạisaotừxalạinhìnthấyrõmồnmộtmộtmảnhtrờihoànghônxengiữakhốiđáđenvànềnnhà.TôiquyếtđịnhlàđếnBeardsley(nơicótrườngĐạihọcBeardsleychonữ

sinhviên),tôisẽcốkiếmbằngđượcnhữngtácphẩmthamkhảomàtôichưacódịpnghiêncứunhưcuốnkhái luận“LuậtvềquyềngiámhộởMĩ”củaWoernervàmộtxuấtbảnphẩmcủaBanBảoVệTrẻEmcủaMĩ.TôicũngquyếtđịnhrằngđốivớiLo,bấtkìcáigìcũngtốthơnlàcảnhsốngnhànrỗiđến trệ người hiện tại. Tôi đã thuyết phục được em làm rất nhiều điều -nhữngviệc đó, nếu liệt kê đầy đủ, có thể khiếnmột nhà giáo dục chuyênnghiệpphảisửngsốt;nhưngthahồchotôinàinỉhaynổicáu,cũngkhôngsaokhiếnđượcemđọcbấtkì loại sáchnàokhácngoàinhữngcuốngọi làtruyệntranhhoặcnhữngtruyệnđăngtrongnhữngtạpchídànhchophụnữMĩ.Bấtkìthểloạivănhọcnàocaohơnmộtchút,đốivớiem,đềusặcmùitrườnghọc,vàmặcdù trên lí thuyết,emsẵn lòng thưởng thứcMộtcôgáivùngĐầmlầyLimberlost

[215],hayNghìnlẻmộtđêm,hayNhữngngườiđàn

bàbébỏng[216]

nhưngchắcchắnemsẽchẳngphungphí“kìnghỉ”củamìnhvàoviệcđọcnhữngcủatríthứcrởmnhưvậy.Giờđây,tôinghĩmìnhđãphạmmộtsailầmlớnkhilạiđivềphíaĐôngvà

choemvàohọccáitrườngtưthụcởBeardsleyấy,thayvìbằngcáchnàođó,chuồnquabiêngiớiMexicokhicònkịp,đểnằmphụcmộtvàinăm,hưởngchúthạnhphúcánhiệtđớichotớikhicóthểantoàncướibéCreole

[217]của

mình;vì tôiphải thúnhận rằng tùy theođiềukiệncác tuyếnvà trungkhuthầnkinh,tôicóthể,trongcùngmộtngày,chuyểntừcựcnàysangcựckiacủasựđiênrồ-từýnghĩrằngvàokhoảngnăm1950,tôisẽphảirũbỏđượcmộtbégáivịthànhniênkhóchịumàmalựctiểunữthầnđãtiêutan-đếnýnghĩrằngvớichútmaymắnvàlòngkiênnhẫn,chungcuộc,tôicóthểlàmchoemsinhramộttiểunữthầnvớidòngmáutôitronghuyếtmạchem,mộtLolitađờiIImàvàokhoảngnăm1960sẽlêntámhoặcchíntuổikhitôivẫncòn dans la force de l’âge* (đang độ tráng niên); quả thật, khả năng viễnvọngcủatâmtríhoặctâmbấttrítôiđủsứcphóngtớimiềnxathẳmcủathờigian để nhìn thấy một vieillard encore vert* (một lão già còn xanhnguyên

[218])-hayđóchỉ làmột thốirữalángxanh?-một tiếnsĩHumbert

quáidị,dịudàngâuyếm,miệngnhỏdãi, thểhiệnnghệ thuật làmôngvóimộtLolitađờiIIIkiềudiễmtuyệttrần.[10][11]

Trongnhữngngàyrongruổiđiêncuồngấy,tôikhôngmộtphútnàonghingờrằngmìnhđãthấtbạithảmhạitrongvaitròngườichacủaLolitađờiI.Tôiđãgắnghếtsứcmình;tôiđãđọcđiđọclạimộtcuốnsáchcócáiđầuđềmanghơihướmKinhThánhmặcdùkhôngcốýKnowYourOwnDaughter(Hãyhiểurõcongáimình)màtôikiếmđượcởcùngmộthiệusách,nơitôiđãmuachoLomộtấnbảnđặcbiệtcủatácphẩmNàngtiêncácủaAndersen,vớinhữngminhhọa“đẹp”theothịhiếuthươngmại,làmquàsinhnhậtlầnthứmườibacủaem.Nhưngngaycảvàonhữngthờikhắctốtđẹpnhấtcủachúng tôi, khi chúng tôi ngồi đọc trong một ngày mưa (Lo đưa mắt hếtngướcracửasổlạinhìnđồnghồđeotay),hoặcbìnhthảnđánhmộtbữanonêtrongmộtquánănđôngnghịt,hoặcchơimộtvánbàinhưtrẻcon,hoặcđimuasắmđồ,hoặclặnglẽ,cùngmộtsốdukháchkhácvàlũconhọ,trântrânnhìnmột chiếcxebẹp rúm, loang lổmáuvàmột chiếcgiày congáivăngxuốnghố(Lonói,khichúngtôiđitiếp:“Đóđíchthịlàcáikiểugiàydamộcmà em đã cố gắngmô tả cho cái cha đần độn ở cửa hàng”); trong tất cảnhữnghoàncảnhngẫunhiênđó,tôiđềutựcảmthấymìnhgiảtạotrongtưcáchlàcha,cũngnhưemtrongtưcáchlàcongái.Cólẽchuyếnđitộilỗinàyđãcótácđộnglàmsuygiảmkhảnăngnhậpvaicủachúngtôichăng?Liệusắptới,mộtchỗởcốđịnhvànềnếpđihọcthườngngàycócảithiệnđượctìnhhình?LídokhiếntôichọnBeardsleykhôngchỉvìởđócómột trườngnữhọc

tương đối nghiêm chỉnhmà còn vì ở đây có cả trường đại học nữ.Trongmongmuốnđượccase*(ổnđịnh,yênchỗ),bằngcáchnàođógắnmìnhvàomộtbềmặtcóhoavănđểnhữngvếtvằntrênngườitôicóthểhòalẫnvào,tôi nghĩ đến một người quen ở khoa tiếng Pháp của trường Đại họcBeardsley;lãotađãcónhãýsửdụngcuốnsáchgiáokhoacủatôiđểgiảngdạyvàmộtlầnđãđịnhmờitôiđếnthuyếttrình.Tôituyệtnhiênkhôngmuốnnhận lờivì,như tôi từngnhậnxét trongquá trìnhghi lạinhững lời thú tộinày,ítcóthứngoạihìnhnàokhiếntôikinhtởmhơncáiphomxươngchậunặngnềsệxuống,đôibắpchânbèbèvànướcdathảmhạicủacáitípnữsinhviênthườngthườngbậctrung(tôihìnhdungđâycólẽlàcáiquantàibằngthịtnữthômàcáctiểunữthầncủatôisẽbịchônsốngtrongđó);nhưngtôiđangkhaokhátcóđượcmộtcáichiêubài,mộtmôitrường,mộthìnhbónggiả,và,nhưquívị sắp thấy rõdướiđây,cómột lído,một lídokhábuồncườikhiếntôicoiviệcbầubạnvớilãoGastonGodinlàđặcbiệtantoàn.Cuốicùng,còncóvấnđềtàichính.Thunhậpcủatôiđangrạnnứtdưới

sứcépcủacuộcduhínày.Đànhrằngtôiđãcốkếtvớinhữngmotelrẻtiền;nhưng thi thoảng, cũng không khỏi sa vàomột khách sạn sang trọng hàonhoánghaymộttrangtrạinghỉmátkhoatrương,làmsứtmẻngânsáchcủa

chúng tôi;ngoài ra,cònphảichinhữngkhoảnchoángngườivàocáccuộcthamquanthắngcảnhvàquầnáocủaLo,vàchiếcxegiàcỗicủagiađìnhnhàHaze, tuy còn khỏe và rấtmực tận tâm tận lực, nhưngvẫn cần nhiềucuộctiểutuvàđạitu.Trênmộttấmbảnđồđiđường,maymắnsótlạitrongđámgiấytờmànhàchứctráchđãcónhãýchophéptôisửdụngđểviếtlờikhai,tôitìmthấymấyđoạnghichép,nhờđótôilậpđượcbảnkếttoánsauđây. Trong cái năm ngông cuồng ấy, từ tháng Tám 1947 đến tháng Tám1948,chiphíăn,ởcủachúngtôilêntới5.500đôla;xăng,dầuvàsửachữaxe: 1.234 và những phụ phí linh tinh cũng khoảng chừng nấy: thành thửtrongkhoảng150ngàythựctếdichuyển(chúngtôiđãvượtquagần43.000kilômét!

[219])cộngvớiđộ200ngàydừngnghỉxenkẽ,kẻrentier*(người

sốngbằng lợi tức)khiêm tốnnàyđã tiêukhoảng8.000đô la,haynóichođúnghơn,10.000đôlabởivìmộtkẻthiếuđầuócthựctếnhưtôichắcchắnđãquênmộtsốkhoảnchikhác.Vànhưthế,chúngtôilănbánhvềphíaĐông,tôimệtnhoàihơnlàphấn

chấnvớiniềmđammêđượcthỏamãn,cònemthìđỏdathắmthịt,trànghoahaimỏmxươngchậuvẫnngắnnhưcủamộtcậuthanhniênmặcdùemđãcaolênnămxăngtimétvànặngthêmbốnkilô.Chúngtôiđãđikhắpnơi.Thựcrachúngtôichẳngxemđượcgì.Vàgiờđây,tôichợtthấymìnhnghĩrằng cuộc hành trình dài của chúng tôi chỉ quệt một vệt nhớt bẩn ngoằnngoèolàmôuếđấtnướcmênhmông,tươiđẹp,mơmộng,đầylòngtincậy,mà,nhìn lại,hồibấygiờđốivớichúngtôi,đóchẳnglàcáigìkháchơnlàmộtbộsưutậpnhữngbảnđồquăngóc,nhữngcuốnsáchhướngdẫndulịchnáttươm,nhữngchiếclốpxecũvànhữngtiếngthổnthứccủaemtrongđêm-hằngđêm,hằngđêm-đúnglúctôigiảvờngủ.

4

Khixuyênquamàntrangtríánhsángvàbóngtối,xechúngtôitớisốnhà

14phốThayerStreet,mộtgãthấpbévẻmặtnghiêmtrangđónchúngtôivớichùmchìakhóavàmộtmẩu thưngắncủaGaston,ngườiđã thuêngôinhàchochúngtôi.Locủatôi,khôngbuồnngóquacảnhquanmớilấymộtcái,màcứ thếđi thẳngvào,khôngnhìn,chỉ theosựdẫndắtcủabảnnăng, tớichỗradio,mởđàivànằmdàitrênchiếcsofatrongphòngkháchvớimộtmớhọabáocũmàemthọctaymoiđượctừthândướicủamộtcâyđènbàn,vẫnvớiđộchínhxáccủalinhcảmngườimù.Tôithựcsựkhôngmấyxemnặngviệcchọnnơiở,miễnsaocómộtchỗ

nàođó để nhốtLolita của tôi lại; nhưng trongquá trình giao dịch với lãoGastonmơhồkia,tôiđãmơhồhìnhdungramộtngôinhàgạchphủđầydâythườngxuân,làtôiđồthế.Thựctế,chỗnàygiốngcáitổấmHazeđếnnãolòng(chỉcáchđócó640kilômét):cùngmộtkiểunhàgỗmàuxámxỉnmáilợpván,vớinhữngôvăngbằngvảibạtmàuxanhxỉn;vàcácphòng,tuynhỏhơnvàbàybiệnđồmạvàbọcvải lôngmịn theomộtkiểunhấtquánhơn,nhưngcáchbốtrívẫntheomộttrậttựgầnhệtnhưthế.Tuynhiên,thưphòngcủa tôi hóa ra lại làmột phòng rộng hơn nhiều, từ sàn đến trần chất ngấtnhữnggiásáchvớikhoảnghainghìncuốnvềhóahọcmàchủnhàcủa tôi(hiệnđangđinghỉcuốituần)dùngđểgiảngdạyởtrườngĐạihọcBeardsley.TôiđãhivọngtrườngnữhọcBeardsley,mộttrườngngoạitrúrấtđắt,có

phụcvụbữatrưavàvớimộtphòngtậpthểdụclộnglẫy,ngoàiviệcrènluyệnthân thể cho cácnữ sinh, cònđem lại cho trí óc chúng chút họcvấnhìnhthức.GastonGodin,ngườihiếmkhicónhậnđịnhchuẩnxácvềtạngngườiMĩ,đãcảnhbáotôibằngmộtkiểubônglơnmàngườinướcngoàiưathích,rằngcóthểtrườngnàyhóaralànơidạychođámcongái“ngáthươngchứkhôngphảilàngátchữ”

[220].Tôinghĩcảvềđiểmnày,chúngcũngchẳngđạt

được.TronglầnđầutiêntôigặphiệutrưởngPratt,bàkhencongáitôicó“đôi

mắtxanhthậtđẹp”(xanh!Lolitamàmắtxanh!)vàcangợitìnhbạncủacánhân tôi với bậc “thiên tàiPháp” (thiên tài!Gastonư!) - rồi, saukhi giaoDollychomộtMissCormorant

[221],bàtanhăntránracáiđiềurecueillement

(trầmmặc)vànói:“ThưaôngHumbird,chúngtôikhôngquáquantâmđếnviệcluyệncác

sinhviêncủamìnhthànhnhữngconmọtsách,hoặccóthểđọcvanhváchtên

cácthủđôcủatấtcảcácnướcchâuÂumàdùsaocũngchẳngaihay,hoặcthuộc lòng ngày tháng năm của các trận đánh đã rơi vào quên lãng.Điềuchúngtôiquantâmlàlàmchocácemthíchứngvớiđờisốngquầnthể.Vìthếchúng tôinhấnmạnhđếnbốnđiểm trọng tâm:Kịch,KhiêuVũ,Tranh

LuậnvàHẹnHò[222]

.Chúngtôiphảiđốimặtvớimộtsốsựviệc.BéLotuyệtvờicủaôngsắpbướcvàomộtlứatuổimàkhiđóviệchẹnhò,cáccuộchẹnhò,váyáođểdiệnđếnchỗhẹnhò,sổghingàygiờvàđịađiểmhẹnhò,thểthứchẹnhò,đốivớiem,cũngcóýnghĩaquantrọngnhư,chẳnghạn,côngviệckinhdoanh,cácquanhệkinhdoanh,thànhcôngtrongkinhdoanhđốivớiông,hoặcnhư(mỉmcười)hạnhphúccủađámnữsinhcủatôiđốivớitôi.DorothyHumbirdgiờđâyđãnằmtrongcảmộthệthốngđờisốngxãhộibaogồm,dùtacóthíchhaykhông,nhữngquầybánxúcxích,nhữnghiệuthuốcởgócphố,uytxkimạchnhavàCocaCola,xinê,vũđiệubốncặp,nhữngtrò

trùmchăn[223]

trênbãibiển,vàcảnhữngcuộcuốntóc!Dĩnhiên,ở trườngBeardsley,chúngtôiphảnđốimộtsố trongnhữnghoạtđộngấy;vàchúngtôiláimộtsốhoạtđộngkhácsangnhữnghướngcótínhchấtxâydựnghơn.Nhưngchúngtôithựcsựcốgắngquaylưnglạivớisươngmùvàtrựcdiệnnhìnthẳngvàoánhsángmặttrời.Nóingắngọn,trongkhichọntheomộtsốkĩthuậtgiảngdạy,chúngtôiquantâmnhiềuđếngiaolưuhơnlàsoạnthảo.Có nghĩa là, vẫn tôn trọng đúngmức Shakespeare và các vị khác, nhưngchúngtôimuốnnữsinhcủachúngtôitựdogiaolưuvớithếgiớisốngđộngxungquanhchúnghơnlàcắmcúivàonhữngcuốnsáchcũmốcmeo.Cóthểchúng tôiđangmòmẫm,nhưngchúng tôimòmẫmmộtcách thôngminh,nhưmột bác sĩ phụ khoa sờ nắnmột khối u vậy. Thưa tiến sĩ Humburg,chúngtôitưduytheokhíacạnhcơthểvàtổchức.Chúngtôiđãgạtbỏcáimớđề tàikhông thíchhợpmà theo truyền thống,người ta thườngbàyđặtchocácthiếunữ,khiếnngàyxưa,khôngcònchỗchonhữngkiếnthứcvàkĩnăngcùngtháiđộmàhọsẽcầnđếnđểtổchứccuộcsốngcủamìnhvà-nhưkẻ khuyển nho có thể nói thêm - cuộc sống của chồng họ nữa. Thưa ôngHumberson,tahãynóinhưthếnày:vịtrímộtngôisaolàquantrọng,nhưngchỗthựctếnhấtđểkêmộtchiếctủlạnhtrongbếpcóthểcònquantrọnghơnđốivớingườinộitrợtươnglai.Tanóitấtcảnhữnggìtachờđợinhàtrườngmanglạichocontrẻlàmộthọcvấnvữngvàng.Nhưngtahiểuhọcvấnnghĩalàgì?Ngàyxưa,đólàmộthiệntượngngôntừ,tôimuốnnói,tacóthểkhiếnmộtđứabétraihaygáihọcthuộclòngmộtcuốnbáchkhoatoànthưtốtvànósẽcómộtlượngkiếnthứcngangbằnghoặchơnnhữnggìnhàtrườngcóthểmanglạichonó.ThưatiếnsĩHummer,ôngcóhiểurằngđốivớimộtđứatrẻhiệnđạiởtuổitiền-dậythì,nhữngniênđạithờiTrungcổkhôngcógiátrị

sốngcònbằnggiờhẹnhòcuốituần(mắtlấplánh)?-đểdùnglạimộtcâuđùamàhômnọtôinghethốtratừmiệngbàgiáosưtâmphânhọccủatrườngĐạihọcBeardsley. Chúng ta không chỉ sống trongmột thế giới trí tuệmà cảtrongmột thế giới vật chất nữa. Chữ không qua trải nghiệm là vô nghĩa.Dorothy Hummerson cần quái gì phải quan tâm đến Hy Lạp và Đôngphươngvớinhữnghậucungđầytìthiếpvànữnô?”Cái chương trình giáo dục này làm tôi hơi hoảng, nhưng rồi trongmột

cuộctròchuyệnvớihaibàthôngminhcóquanhệvớinhàtrường,họkhẳngđịnhrằngcácnữsinhcóđọckhánhiềusáchnghiêmtúc,rằngcáiđiệpkhúc“giaolưu”ítnhiềuchỉlàthứquảngcáorùmbengnhằmtôđiểmchotrườngnữhọcBeardsleylỗithờimộtnéthiệnđạitốnkém,mặcdùtrênthựctế,nóvẫnkhệnhkhạngnhưmộtcontômhe.Mộtlídokháckhiếntôikếtcáitrườngđặcbiệtnàycóthểkhiếnmộtsố

độcgiảthấybuồncười,nhưngđốivớitôi,nórấtquantrọngvìcáitạngtôibẩmsinhvốn thế.Bênkiađường,đúng trướcmặtnhàchúng tôi, tôinhậnthấycómộtkhoảngđấttrốngđầycỏdạivớilácđácmấybụicâynhiềumàusắc,mộtđốnggạchcùngdămbatấmvánvươngvãi,vàtimtímvàngvàngnhữngbônghoamùathutiều tụynhưbọtsóngvenđường;vàquakhoảngtrốngấy, tacó thểnhìn thấymộtđoạn lung linhcủaSchoolRoad (ĐườngTrườngHọc)chạysongsongvớiphốThayerStreetcủachúngtôi,vàngaybênkiađoạnđườngđó,làsânchơicủatrườngBeardsley.NgoàisựthoảimáitâmlímàcáiđịathếchungnàymanglạichotôibằngcáchchophéptôiluônđượckềbênmọihoạtđộngbanngàycủaDolly,tôicònlậptứcmườngtượngtrướcniềmkhoáithúmàtôisẽcảmthấykhitừphòngngủkiêmthưphòngcủamình,chĩaốngnhòmngắmnhữngtiểunữthần(tấtyếuphảichiếmmộttỉ lệphần trămnàođó) trongđámcongáichơiđùaquanhDolly tronggiờgiảilaogiữacáctiếthọc;khốnthay,đúngngàykhaitrường,mộttoánthợtớiđặtmột hàng rào bên trong khoảng trống; đó và thoắt cái,một công trìnhbằnggỗmàuvànghungđượcdựng lênmộtcáchhiểmđộcđằngsauhàngràoấy,bịthoàntoànviễncảnhthầntiêncủatôi;vàvừachấtlênmộtđốngvậtliệuđủđểlàmhỏngbétmọitoantínhcủatôi,đámthợxâykìcụcấybènngừngcôngviệcvàkhôngbaogiờxuấthiệntrởlạinữa.

5ỞmộtconphốcótênlàThayerStreet,giữanhữngmàuxanhlục,vàngda

bòvàvàngóngkhucưtrúcủamộtthànhphốnhỏthanhnhã,thànhphốcủahọcđường,thếnàocũngcólúcanhđượcngheđánhoẳngmộtcáivàomặtmấylờichàothânái“chúcngàytốtlành”.Tôilấylàmtựhàođãgiữđượcnhiệtđộđúngmựctrongquanhệvớilánggiềng:khôngbaogiờthôlỗ,luônluôngiữkhoảngcách.NgườihàngxómméTâycủatôi,cólẽtrướckiatừnglà nhà kinh doanh hay giáo sư đại học, hay cả hai, thỉnh thoảng có nóichuyệnvới tôi trongkhi ông ta tỉa tót vài bônghoanởmuộn trongvườn,hoặc tướinướcrửachiếcô tônhà,hoặcgầnđâynữa,dọnbăngcho lốixevàonhà(tôibấtcầnnếucácđộngtừnàyđềudùngsai),nhưngnhữngtiếngậmừngắngọncủatôi,vừađủrõđểcóthểxemnhưbiểuthịtánthànhhoặcnhững câuhỏi lấp lỗ hổng, đãngăn chặnmọi tiến triểnđi đến thân thiện.Tronghaingôinhàhaibênsườnbãitrốngđầybụirậmtrướcmặt,mộtnhàluônđóngcửa,cònnhàkiacóhaingườiở,haigiáosưdạytiếngAnh,MissLestermặcđồtuýt,tóccắtngắnvàMissFabian

[224]nữtínhmộtcáchnhạt

nhẽo,đầuđềtròchuyệnduynhấtcủabàtakhigặptôitrênhèphố(Chúaphùhộchosựtếnhịcủahọ!)làvẻđẹptrẻtrungcủacongáitôivàsựduyêndánghồn nhiên củaGastonGodin. Người hàng xómméĐông của tôi là nguyhiểmnhất,vượtxasốcònlại,mộtbàmũinhọnđầytínhcách,anhtraiquácốcủabàtatừnglàquảnlícáckhunhàvàđấtcủatrườngĐạihọc.Tôinhớcólần bà ta đón đườngDolly trongkhi tôi đứngở cửa sổ phòngkhách, bồnchồnchờcụccưngcủamìnhtrởvềtừtrườnghọc.Cáimụgáigiàbỉổiấycốgiấu thói tọcmạch bệnh hoạn củamình dướimột tấmmặt nạ thiện ý dịudàng,đứngchốngtaytrênchiếcômỏngmảnh(cơnmưatuyếtvừatạnh,mộtmặttrờiướtlạnhđãlóra)vàDolly,áomăngtômởphanhbấtchấptiếttrờigiálạnh,ômtrướcbụngcảmộtchồngsách,haiđầugốihồnghồnglộrabêntrênđôiủngcaosubùngnhùng,mộtnụcườilúngtúngvàsợhãithấpthoánglúcẩnlúchiệntrêngươngmặtcócáimũihếch-cólẽdoánhsángmùađôngnhợtnhạt,gươngmặtnày lúcbấygiờnomgầnnhư tầm thườngmột cáchquêmùa,đậmchấtĐức,tựanhưMägdlein

[225],trongkhiemđứngđótrảlời

nhữngcâuhỏicủaMissHàng-Xóm-Phía-Đông“Thếmẹcháuđâu,cưng?Vàchatộinghiệpcủacháulàmnghềgì?Thếtrướcđâycháuởđâu?”Mộtlầnkhác, con người ghê tởm đó tiến đến bên tôi vớimột tiếng chào rền rĩ -nhưngtôinétránh;vàmấyhômsau,chúngtôinhậnđượcmộtláthưcủabàta trongmộtphongbìviềnxanh,mộthỗnhợp tinh tế thuốc-độc-trộn-mật,

mờiDollyquachơivàomộtngàyChủnhậtnàodó,đểthumìnhtrongmộtchiếcghếbànhđiểmqua“nhữngđốngsáchđẹpmàmẹthânyêucủatôichotôitừhồitôicònbé,thayvìcứvặnđàihếtcỡđếnđêm.”TôicũngphảidèchừngvớimộtbàtênlàHoligan,nữlaocôngvàđầubếp

nửamùa,mà tôi thừakếcùngvớichiếcmáyhútbụi từnhữngngười thuênhàtrướctôi.Dollyăntrưatạitrường,thếnêncũngđỡrầyvàtôiđãtrởnênthànhthạotrongviệcsángsángphụcvụemmộtbữađiểmtâmchắcdạvàhâm lạibữa tốidobàHoliganchuẩnbị sẵn trướckhi ravề.ĐộiơnChúa,ngườiđànbàvôhạivàđônhậunàycómộtconmắtlékhôngthấyrõcácchitiết,mà tôi thì đã thành thần trong nghệ thuật dọn giường; nhưng tôi vẫncanhcánhnỗilorằngngộnhỡcómộtvếttaihạinàodâyrađâuđóhoặcgiảtrongvàidịphiếmhoikhicảHoliganvàLocùngcómặt,béLochấtpháccóthểbịcuốntheođàmộtcơnđồngcảmhồnnhiêntrongmộtcuộcchuyệngẫuthânmậttrongbếp.Tôiluôncócảmgiácnhưchúngtôiđangsốngtrongmộtngôinhàkínhsángtrưngvàbấtcứlúcnàocũngcóthểxuấthiệnmộtbộmặtkhôđétvớiđôimôimỏngquẹtdòmquamộtcửasổhớhênhquênchemànhđểthưởngthứcmiễnphímộtcảnhtượngmàgãvoyeur(kẻnhìntrộm)noxôichánchènhấtcũngsẵnsàngtrảgiáhàngđấuvàng.

6

Đôi lờivềGastonGodin.Lídochủyếukhiến tôi thích -hoặc ít ra thì

cũngchịuđựngmộtcáchnhẹnhõm- sựqua lạigiaoduvới lão làvì conngườikíchcỡdài rộngcủa lão trùmmộtcáibóng tuyệtđốian toàn lênbímậtcủatôi.Khôngphảilàlãođãbiếtrõsựtình;tôichẳngcólídođặcbiệtnàođểdốcbầutâmsựvớilãovàlãothìquávịkỉvàđãngtríđểnhậnthấyhoặcngờngợbấtcứđiềugìcóthểdẫntớimộtcâuhỏithẳngthắn,vềphíalão,vàmộtcâutrảlờithẳngthắn,vềphíatôi.LãonóitốtvềtôivớinhữngngườiBeardsley,lãolàngườicổđộngtốtchotôi.Nếunhưlãopháthiệnramesgoûts(nhữngsởthíchcủatôi)vàcươngvịthậtcủaLo,thìlãocũngchỉquantâmđếnđiềuđótrongchừngmựcnólàmsángtỏphầnnàotháiđộbìnhdịcủa tôiđốivới lão,một tháiđộkhôngmang tínhchất lễđộcứngnhắc,cũngchẳngnhảnhớt tục tĩu; vì,mặcdùđầuóc lãomờxỉnvà trí nhớ lãonhậpnhoạng,có lẽ lãovẫný thức rằng tôibiếtvề lãonhiềuhơnđámdântỉnhlẻBeardsley.Lãolàmộtngườiđộcthânsầumuộn,mặtbệu,nhẽonhèo,thânhìnhthondầntừdướilênđếnmộtđôivaihẹp,hơilệch,rồiđếnmộtcáiđầuquảdưahìnhchópnón,mộtbêntócđenmượtvàbênkiachỉlơthơvàitúmdánbết vào da đầu.Nhưngphần thân dưới thì thật đồ sộ, và lão dạoquanhvớidángvoiđirónréntrênđôichântolạtolùng.Baogiờlãocũngmặcđồđen,cảđếncàvạtcũngđen;lãorấtítkhitắm;tiếngAnhcủalãothìhềơilàhề.Vàmặcdầuvậy,ainấyđềucoilãolàmộttaycựckìđángyêu,lậpdịmộtcáchđángyêu!Hàngxómlánggiềngchiềuchuộnglão;lãothuộctêntấtcảbọncontraitrongkhuchúngtôi(lãoởcáchchỗtôimấykhốinhà)vàgạđượcmấyđứatrongbọnquétdọnphầnvỉahècủalão,đốtlákhôtrongsânsaunhàlão,manggỗtừkhochứavàonhàvàthậmchílàmnhữngviệcvặtquanhnhà,vàlãođãibọnchúngnhữngthỏisô-cô-lachấtlượngcaocórượuthậtbêntrong-rấtkínđáotrongmộtsàohuyệtbàitrítheokiểuphươngĐôngdướihầmnhà,vớinhữngdaogăm,súnglụcngộnghĩnhdànthànhbộtrênnhữngbứctườngmốcphủthảm,giữanhữngốngdẫnnướcnóng.Trêngác,làmộtxưởnghọa-lãocũngvẽtíti,lãobợmgiàấy.Lãotrangtrínhữngbức tườngchênhchếch (thực sựđâychẳnghơngìmột căngácxép)bằngnhững tấmảnhchândungkhổ lớnnhữngconngười trầm tư:AndréGide,Tchaikovsky,NormanDouglas,haivănsĩAnhnổitiếngkhác

[226],Nijinski

(phô toànđùivếvà lánho),HaroldD.Doublename (mộtgiáo sưcánh tả,mắt mơ màng, dạy ở một trường Đại học miền Trung Tây) và Marcel

Proust[227]

.Tất cảnhữngconngười tộinghiệpnàydườngnhư sắp sửa rơixuốngđầu ta từcácmặtphẳngnghiêngnghiêngcủahọ.LãocũngcómộtcuốnalbumvớinhữngtấmhìnhchụpnhanhtấtcảcácJackyvàDickycủakhuphố,vàkhitôitìnhcờlầngiởnhữngtrangảnhnàyvàtiệnmiệngbìnhluậnđôicâu,Gastonbènbĩucặpmôidày thì thầmvớimộtvẻbuồnbuồn:“Oui,ilssontgentils(Phải,họrấttửtế).”Đôimắtnâucủalãolượnlờsuốtlượttrêncáimớđồlinhtinhởđó,gồmnhữngvậtlưuniệmcótínhchấtnghệthuậtvà tìnhcảmvàcảnhữngtoiles(bứctranh) tầmthườngcủachínhlão(đôimắttheophongcáchnguyênthủy,câyđànghitacắtrờitừngkhoanh,nhữngnúmvúxanhlơvànhữngmôtipkỉhàthờithượng),vàvớimộtcửchỉmơhồvềphíamộtcáibátgỗsơnlòeloẹthoặcmộtcáibìnhcóvânnổi,lãonói: “Prenezdoncunede cespoires.Labonnedamed’en facem’enoffreplusquejen’enpeuxsavourer(Hãyănmộttrongnhữngtráilêkiađi.Bàtốtbụngởnhàtrướccửabiếutôinhiềuquátôikhôngthưởngthứchết)”Hoặc:

“MississeTailleLore[228]

vientdemedonnercesdahlias,belles fleursquej’exècre (BàTaylorvừacho tôinhữngbông thượcdượcnày, loàihoađẹpmàtôithậmghét)”(Uám,buồnbã,đầynỗichánchườngnhânthế).Vìnhữnglídohiểnnhiên,tôiưngchọnnhàtôihơnnhàlãođểchơicờvua

-mỗituầnchúngtôiđấuvớinhauhaihoặcbalần.Khingồivớiđôibàntaymậpmạpđặttrênđầugối,mắttrừngtrừngnhìnbàncờnhưthểnólàmộtcáixácchết,nomlãogiốngnhưmộtphotượngphậtméomó.Lãovừathởkhòkhèvừanghĩđộmươiphút-đểrồiđimộtnướccờthua.Hoặcgiảsaukhinghĩkĩhơn,lãogiàđônhậuthốtlên:Auroi!(Chiếutướng)nghenhưtiếngsủarềràcủamộtconchógiàkèmtheomộtâmthanhùngục trongcuốnghọng,khiếnphần thịt sệxuốngbêndướihàmrung rung;và rồi lãonhướncặp lôngmàydấumũvớimột tiếng thởdàiđánh thượtkhi tôichỉcho lãothấylàlãomớiđangbịchiếutướng.Đôikhi,từchỗchúngtôingồitrongthưphònglạnhlẽocủatôi,tôinghe

thấy tiếng chân trần củaLođang tập các kĩ năngmúa trong phòngkháchdướinhà;nhưngnhữnggiácquanxuốngcấpcủaGastonđãêmáicùnmònđivàlãokhônghềcảmnhậnthấycáctiếttấutrầntrụiấy-một-hai,một-hai,dồntrọnglượngcơthểlenchânphảiduỗithẳngđuỗn,giơchânlênvàdangsangbên,một-hai,một-hai,vàchỉkhiLobắtđầunhảylên,giạnghaichânởđỉnhđiểmcủacúnhảy,rồimộtchângậplại,chânkiaduỗira,bayngườivàtiếp đất trên đầu ngón chân - chỉ khi ấy đối thủmặt tái, rầu rầu và khoatrươngcủatôimớigãiđầu,xoamánhưthểlãonhầmlẫnnhữngtiếngthìnhthịchđằngxakiavớinhữngđòn tung thâmkhủngkhiếpcủaquânHậu lợihạicủatôi.

ThithoảngLolauểoảiđivàotrongkhichúngtôiđangcắmcúitrênbàncờ-vàmỗilầnnhưvậylàmộtdịptôiđượcsướngmắtnhìnGaston,conmắtvoivẫndánvàonhữngquâncờ,trịnhtrọngđứngdậyđểbắttayLo,rồilậptứcbuôngnhữngngóntaymềmoặtcủaemvà,khôngnhìnemlấymộtcái,lạigieomìnhxuốngghếđểrơitõmvàocáibẫytôiđãgiăngsẵnđợilão.Mộthôm,vàoquãngGiángsinh,saukhoảnghaituầntôikhônggặplão,lãohỏitôi:Ettoutesvosfillettes,ellesvontbien?(Thếnào,tấtcảcácbégáicủaôngvẫnmạnhgiỏichứ)”,quađó tôi thấyhiểnnhiên là lãođãnhânLolitaduynhấtcủatôivớisốkiểutrangphụckhácnhaucủaemmàconmắtủêluôncúi xuống của lão thoáng thấy trong suốt cảmột chuỗi lần em xuất hiện:quầnjeans,váy,quầnsoọc,áochoàngmaychần.Tôibấtđắcdĩphảilanmandàidòngthếvềconngườitộinghiệpấy(thật

đáng buồn,một năm sau đó, trongmột chuyến đi châuÂumà từ đó lãokhôngtrởvề,lãobịdínhlíuvàomộtsaleaffaire(chuyệnrắcrối)màtrờixuiđấtkhiếnthếnàolạilàởNapoli

[229]cơchứ!).Tôiắtđãchẳngnhắcđếnlão

nếunhưsựtồntạicủalãoởBeardsleykhôngtácđộngđến“ca”củatôimộtcách kì lạ như vậy. Tôi cần viện đến lão để tự biện hộ. Này đâyGastonGodin,mộtkẻchẳngcótàicángì,mộtthầygiáoxoàng,mộthọcgiảvétđĩa,mộtlãogiàquàuquạu,gớmguốc,béoị,mắcchứngđồnggiớitìnhdục,rấtkhinhbỉlốisốngMĩ,đắcchílàmìnhmophútiếngAnh-đấy,lãoởgiữacáixứNewEnglandđạođứcgiả,đượcđámgiàvevãnvàđámtrẻmơntrớn-chao,thahồvuichơithỏathíchvàlừamịtấtcảmọingười;vàtôi,tôicũngởđó.

7

Giờđâytôiđứngtrướccáinhiệmvụghêtởmlàghilạisựsangãdứtkhoát

vềđạođứccủaLo.Nếunhưemchẳngbaogiờđónggópnhiềunhặngìvàonhữngngọnlửanồngnànmàemđãkhơidậythì,mặtkhác,emcũngkhônghềđặtchuyệnlợilộcđơnthuầnlênhàngđầu.Nhưngtôilàngườiyếuđuối,tôikhôngkhônngoan,côbéhọcsinhtiểunữthầncủatôicầmgiữtôitrongthânphậnnôlệ.Trongkhiyếutốnhânbảnteolại,thìđammê,âuyếmvàđauđớnchỉcàngtănglên;vàemlợidụngđiềuđó.Khoản tiêu vặt tôi cấp cho emhằng tuần, với điều kiện emhoàn thành

nghĩavụcơbảncủamình,làhaimươimốtcentvàogiaiđoạnđầuthờikìởBeardsley-vàtănglênđếnmộtđôlanămcentvàohồikếtthúc.Đólàmộtsự thu xếp còn trên cảmức rộng rãi, tính cả nhữngmón quà nho nhỏ tôithườngxuyêntặngemvàbấtkìthứđồngọtnàohaybộphimlãngmạnmùimẫnnàoemyêucầu-mặcdùđươngnhiênlàtôithườngâuyếmđòithưởngthêmmột cái hônhoặc thậmchí cảmộtbộ liênhoànđủ cáckiểuvuốtvemơntrớnkhitôibắtthópemđangrấtthèmmộtthútiêukhiểntrẻtrungnàođó.Tuynhiên,xửtrívớiemkhôngphảilàchuyệndễ.Tháiđộcựckìơhờcủa em thật chẳngxứngđángđượchưởngba đồngmột cent hay ba đồngnămcentmỗingày;vàemtỏralàmộttaysừngtrongthươngthảomỗikhiđemquyềnlựcđểtừchốitôimộtsốbùamêkìlạ,cókhảnănglàmtannátđờita,màcũngcóthểtừtừđưatatớicựclạcthiênđường,thứbùamêmàtôikhông thể sốngquávàibangày liềnnếu thiếu, thứbùamêmà,dobởichínhbảnchấtmơmơmàngmàngcủa tìnhyêu, tôikhông thểgiànhđượcbằngvũlực.Biếtrõcáimathuậtvàuylựccủacặpmôiêmáicủamình,emcóthể-chỉtrongvòngmộtnămhọc!-éptôinângmứcthưởngchomộtcúômghìđặcbiệtlêntớiba,thậmchíbốnđô.ÔiĐộcGiả!Xinđừngcườikhiquívịhìnhdungtôi,đauđớntrongkhoáilạc,ồnãóiranhữngđồngmườicentvàhaimươilămcentvàcảnhữngđồngđôlabạclớn,nhưmộtcáimáyầmvang,lengkengvàhoàntoànđiênkhùngnônracủacải;vàbênlềcơnđộngkinhchồmchồmấy,emnắmchặtmớtiềnđồngtrongbàntaybénhỏ,màdùsaosauđó,tôicũngnậyrathuhồilại,trừphiemtruộirađượckhỏitôi, vùng chạyđi để giấumón chiến lợi phẩmcủamình.Và cũngnhư cứcáchmộtvàingày,tôilạilượnlờquanhkhắpkhuvựctrườngvàlêđôichânhônmêlacàcáchiệuthuốctây,vàdõimắtvàonhữngconhẻmmùsương,vàlắngnghenhữngtiếngcườicongáixadầnxengiữanhữngnhịpđậptráitimmìnhcùngtiếnglárơi,thithoảngtôilạilẻnvàophòngem,lụclọiđám

giấy rách trong cái bồ rác có họa tiết hoa hồng và dò tìm dưới gối chiếcgiườngtrinhtrắngtôivừatựtaydọnlại.Mộtlần,tôitìmthấytámtờmộtđôtrongmộtcuốnsáchcủaem(thậtứnghợp,đólàcuốnTreasureIsland

[230])

vàmộtlầnkhác,mộtcáihốctrêntườngđằngsaubứcMẹcủaWhistler[231]

chứahaimươibốnđôcó lẻ - chínhxác làhaimươibốnđô sáumươi; tôilặng lẽ thuhồivàngayhômsau, trướcmặt tôi, em thẳng thừngkết tộibàHoligan làmột tênăn trộmbẩn thỉu.Cuốicùng,emcũng tỏ raxứngđángvớichỉsốIQcủamìnhbằngcách tìmramộtchỗgiấuan toànhơnmà tôikhôngbaogiờmòrađược;nhưngvàothờiđiểmđó,tôiđãquyếtliệthạmứcgiáxuốngbằngcáchbắt emphải chịu trậnđến lợmgiọngmớiđượcphépthamgiachươngtrìnhsânkhấucủanhàtrường;bởivìđiềutôisợnhấtkhôngphảilàemcóthểlàmtôilụnbại,màlàemcóthểtíchlũyđủtiềnmặtđểcaochạyxabay.Tôitinrằngcôbécóđôimắtdữdằntộinghiệpcủatôingỡlàchỉvớinămmươiđôlatrongví,emcóthểtìmcáchtớiđượcBroadwayhayHollywood-hoặccănbếpnhớpnhúacủamộttiệmăn(Cầntuyểnphụbếp)ởmộtbangtrướckialàthảonguyên,đầygió,vàsaonhấpnháy,vàxehơiqualại,vàquánbar,vànhữnggãbarmen,vàtấtthảytrởnênôuế,ráchnát,chếtrụi.

8

Tôiđãlàmhếtsứcmình,thưangàiThẩmphán,đểgiảiquyếtvấnđềbọn

con trai.Ôi, thậmchí tôicòn thườngxuyênđọcmộtmụcgọi làDànhchoTuổiThiếuNiên trên tờStar củaBeardsleyđể tìmhiểuxemnênhànhxửnhưthếnào!Đôilờivớingườilàmcha.Đừnglàmchobạncủacongáiôngkhiếpsợ.

Có thểônghơikhóchấpnhận rằngbọncon trai thấynóhấpdẫn.Đốivớiông,nócònlàmộtbégái.Đốivớibọncontrai,nócóduyênvàngộnghĩnh,đángyêuvàvuitươi.Bọnchúngthíchnó.Hômnayđây,ônggiảiquyếtgọnnhữngvụgiaodịchlớntrongvănphònggiámđốccủamình,nhưngmớihômquathôi,ôngcònlàJimhọcsinhtrunghọccắpcặpchoJane.Ôngcònnhớchứ?Chẳnglẽôngkhôngmuốnchocongáimình-giờđây,khiđãđếnlượtnó - sung sướngđónnhận sựngưỡngmộvàbầubạncủađámcon trainóthích?Chẳnglẽôngkhôngmuốnbọnchúngcùngnhauvuivẻmộtcáchlànhmạnh?Vuivẻmộtcáchlànhmạnh?LạyChúatôi!Tạisaokhôngđốiđãivớibọntrẻnhưkháchmờitrongnhàmình?Tạisao

khôngtròchuyệnvớichúng?Khôngkéochúngrakhỏivỏốc,làmchúngvuicườivàthoảimái?Hoannghênhbạntrẻđếncáinhàthổnày.Nếucongáiôngviphạmlềthói,đừngcónổiđóatrướcmặtđồngphạm

củanó.Hãytrútnỗibấtbìnhkhichỉcóhaichaconvớinhau.Vàhãythôiđi,đừngđểđámcontraicócảmgiácrằngnólàcongáimộtlãoyêutinhnữa.Trướchết: lãoyêu tinh lậpmộtdanhsách“cấm tuyệtđối”vàmộtdanh

sáchkhácgọilà“miễncưỡngchấpthuận”.Cấmtuyệtđốilànhữngcuộchẹnhòvớimột,hoặchai,hoặcbabạntrai-bướctiếptheodĩnhiênlàtruyhoantậpthể.Emcóthểcùngcácbạngáiđếnmộthiệubánhkẹovàchuyệngẫu,cười đùa với những con đực trẻ tình cờ gặp tại đó, trong khi tôi ngồi đợitrongxeởmộtkhoảngcáchkínđáo;vàtôihứavớiemrằngnếunhómcủaemđượcmộtnhómsạchnướccảnvềmặtxãhộimời(dĩnhiênlàvớinhiềungườitháptùng)đếndựcuộcvũhộithườngniêncủaTrườnghuấnluyệnđặcbiệtButlerchonamsinh,tôicóthểxétxemliệucónênchophépmộtthiếunữmườibốntuổimặc“trangphụcdạhội”đầutiêncủamình(mộtkiểuáođầmkhiếnchonhữngcôgáidậythìvớiđôicánhtaymảnhmainomgiốngnhưnhữngconhồnghạc).Ngoàira,tôicònhứasẽmởtiệcliênhoantạinhà,chophépemmờicácbạngáixinhđẹpnhấtvànhữngchàngtraidễthương

màtừgiờtớiđóemcóthểgặptạivũhộiButler.Nhưngtôiquyếtđịnhrấtdứtkhoátrằngchừngnàochếđộcủatôicònhiệulực,emsẽkhôngbaogiờ,khôngbaogiờđượcphépđixemphimvớimộtđứacontraiđangcơnđộngcỡn, hoặcômấpnhau trongxehơi, hoặcđếndựnhững cuộcxậpxình cảnamlẫnnữtạinhàcácbạncùngtrường,hoặcxảlángnóichuyệntrênđiệnthoạivớimộtbạntrai,ngoài tầmtaicủatôi,dù“chỉ làbàncãivềquanhệcủaanhtavớimộtđứabạncủaem”.TấtcảnhữngđiềunàylàmLotứcđiên-emgọitôilàtênbịpbợmchấy

rậnvàcònthậmtệhơnnữa-vàtôiắtđãnổicáunếukhôngsớmpháthiệnra,vớiniềmsungsướngnhưtrútđượcgánhnặng,nguyênnhânlàmemphẫnnộlàởchỗtôitướcđicủaemkhôngphảimộtkhoáithúcụthểnàođó,màlàmộtcáiquyềnnóichung.Cácvịthấyđấy,tôiđangviphạmchươngtrìnhquiước,nhữngthútiêukhiểnquenthuộc,những“điềucầnlàm”,nhữngthônglệcủatuổitrẻ;bởivìkhônggìcóthểbảothủhơnmộtđứabé,nhấtlàmộtđứabégái,dùđó là tiểunữ thần tóchungvànâudịunhất, cóquyềnnăng tạohuyềnthoạinhấttronglànsươngthángMườicủavườncâyănquả.Xinđừnghiểulầmtôi.Tôikhôngthểbảođảmtuyệtđốirằngtrongcảmùa

đông,emđãkhôngtìnhcờcóđượcnhữngtiếpxúcnhậpnhằngvớinhữnggãtraitrẻkhôngquenbiết;cốnhiên,chodùtôicókiểmsoátnhữnglúcrảnhrỗicủaemsítsaođếnđâuchăngnữa,vẫnluônxảyranhữngròrỉthờigian

[232]

khôngsaocắtnghĩanổisauđósẽđượclấp liếmbằngnhữnglờigiải thíchquáưxảongôn;cốnhiên,nhữngmóngvuốtlởmchởmcủalòngghennơitôiluônbịmắcvàolớpvảimịncủasựxảotrátiểunữthần;songtôidứtkhoátcảmthấy-vàđếnnaytôivẫncóthểđảmbảotínhchínhxáccủacảmgiácấy-rằngkhôngcólídogìkhiếntôiphảithựcsựhoảngsợ.Tôicảmthấyvậykhôngphảivìchưalầnnàotôipháthiệnthấycụthểmộtcáicổhọngtrẻrắncângnàocầnbópnáttrongđámcontrailặnglẽlởnvởnđâuđóởhậucảnh;mà vì tôi thấy “cực kì hiển nhiên” (một cụm từmà bác Sybil của tôi ưadùng)làtấtcảcácloạinamhọcsinhtrunghọc-từthằngcùlầnmồhôiròngròng,được“cầmtay”đãsướngrunlên,đếntêncưỡngdâm,mặtđầymụn,dươngdươngtựđắc láimộtchiếcxe tân trang-đều làmbồnhísànhđiệucủatôichánngấy.“Tấtcảnhữngrùmbengvềbọncontrailàmmìnhbuồnnôn,”emviếtnguệchngoạcbêntrongmộtquyểnvởhọcsinh,vàbêndướilànét chữ củaMona (Mona sắp xuất hiện ngay bây giờ) với lời bình phẩmchâmchọcthâmhiểm:“ThếcònRiggerthìsao?”(cảnhânvậtnàynữacũngsắpxuấthiện).Vậycáiđámchoaichoaitôitìnhcờnhìnthấybámtheoemđềulàvôdiện

mạo.Chẳnghạn nhưÁo-Pun-Đỏ,một hôm, đúngngày có tuyết đầumùa,

đưaemvềnhà;từcửasổphòngkhách,tôiquansáthaiđứatròchuyệnởgầncổngnhàchúngtôi.Emmặcchiếcmăngtôcổlôngđầutiêncủamình,độimộtchiếcmũmềmmàunâutrênmáitócđểtheokiểutôiưathích-diềmtuarủxuốngtrán,uốnlượnhaibênvàquăntựnhiênsaugáy-vàđôigiàydamộcsạmđenvìẩmướtcùngđôitấttrắnglúcnàynhếchnháchơnbaogiờhết.Nhưthườnglệ,emômmớsáchtrướcngựctrongkhinóihoặcnghevàhaichânngọnguậyliêntục:lúcđứngtrênchântráivớingóncáichânphảitìlênmu,khikéochânphảirasau,lúcbắtchéohaichân,khilạiđuđưanhènhẹ,phácthửvàibước,rồilạibắtđầutừđầucảloạtđộngtácđó.LạicòncáithằngKính-Chắn-Gió,mộtchiềuChủnhật,đứngnóichuyệnvớiem trướccửamột tiệmăn, trongkhimẹvàchịgáinócố tìmcáchkéo tôi raxa tángẫu;tôilếtchântheohọ,thỉnhthoảngngoáilạinhìntìnhyêuduynhấtcủamình.Emtriểnkhainhiềukiểucáchướclệ,chẳnghạnnhưcáikiểunghiêngđầu lễ phép, thường thấyở bọn thiếu niên, để tỏ ra làmìnhđang thực sựmuốn“cườilăncườibò”,vànhưthế(khicảmthấytôigọi),vẫngiảvờnhưkhôngnhịncườiđược,embướcgiậtlùivàibước,rồiquayđằngsau,đivềphíatôivớimộtnụcườitắtdần.Mặtkhác-cólẽvìđiềuđókhiếntôinhớđếnlời thútộiđầutiênkhôngthểnàoquênđượccủaem-tôirất thíchcáingónđiệuthúcthủcủaem:thởdàimộtcáchvừanãonuộtvừahàihước“ôi,lạyChúa!” raýphục tùngđịnhmệnh,hoặc thốt ramột tiếng“khô-ô-ông”kéodàibằngmộtgiọngsâu,trầmgầnnhưrềnrĩ,khiđịnhmệnhgiángxuốngthựcsự.Trêntấtcả-vìchúngtađangnóivềsựvậnđộngvàtuổitrẻmà-tôivôcùngthíchngắmemlượnđilượnlạidọcphốThayerStreettrênchiếcxeđạptrẻđẹpcủamình:nhổmngườiđứnghẳnlênbànđạp,guồngthậtmạnhrồibuôngmìnhtrởlạitrênyêntrongmộttưthếuểoải,đểmặcchoxetheođàtựlaođi;rồiemdừnglạiởhòmthưcủachúngtôivà,vẫnngồitrênyênxe,giởlướtmộttờhọabáotìmthấytrongđó,vàđểtrảlại,vàlèlưỡiápvàomộtbênméptrên,dậnchânlấyđàvàlạiphóngđiquaánhnắngvàbóngrâmnhờnhạt.Nhìnchung,emcóvẻthíchứngvớimôitrườngxungquanhtốthơnlàtôi

đãhivọnghồimùađôngnămngoáiởCaliforniakhiquansátcôbénô lệđượcnuôngchiềucủatôivàcáicungcáchứngxửthất thườngmàemhồnnhiênphôranhưnhữngvòngtrangsức.Mặcdùkhôngbaogiờcóthểquenđược với cái trạng thái lo âu thường trực vốn là thân phận của những kẻphạmtội,nhữngconngườivĩđại,nhữngtrái timyêu thương, tôivẫncảmthấymìnhđangđạtđếnmức tộtđỉnhcủanghệ thuậtbắtchước.Trongkhinằmtrêncáigiườnghẹptrongthưphòngsaumộtchầumêsayvàtuyệtvọngnơi cănphòng lạnh lẽo củaLolita, tôi thườngduyệt lại ngàyvừakết thúcbằngcáchkiểmtrahìnhảnhcủachínhmìnhkhinódiễuqua,không,đúng

hơnlàlảngvảngtrướcconmắtđỏcủatrítưởngtượngcủatôi.TôiquansáttiếnsĩHumbertđiểntrai,ngămđen,phảngphấtnétngườiCelt,cólẽlàAnhgiáo,rấtAnhgiáo, tiễncongáiđếntrường.Tôiquansátôngtanởmộtnụcườitrễnảivànhướncongcặplôngmàyđenrậmnhưtrongáp-phíchquảngcáo,chàobàHoliganđônhậu,hôi rình (tôibiếtbàsẽnhắmthẳng tớichairượugincủaôngchủngaykhigặpcơhộiđầutiên).CùngMrWest,đaophủvềhưuhayngườiviếtnhữngtruyềnđơntôngiáo-aicầnquantâmđếnchitiếtđó?- tôi thấyngườihàngxóm,tênlàgì tôichẳngnhớ,hìnhnhưhọlàngườiPháphayThụySĩgìđó,ngồisaunhữngcửasổngay thẳngcủa thưphòng mình trầm ngâm suy tưởng trên chiếc máy chữ, gương mặt nhìnnghiêngkhẳngkhiuvớimộtmớtóckiểuHitlerxõatrêntrántrángnhợt.Vàonhữngngàycuốituần,tacóthểthấygiáosưH.vậnchiếcba-đờ-xuymayđosangtrọng,đigăngmàunâu,thảbộcùngcongáitớiquánWaltonInn(nổitiếngvớinhữngchúthỏsứthắtruybăngtímvànhữnghộpsô-cô-la,họngồigiữa những thứ đó đợi bồi dọn một “bàn cho hai người” còn vương vãinhữngmẩubánhcủađámkháchtrước).Vàonhữngngàytrongtuần,tathấyông ta, khoảng một giờ chiều, trịnh trọng chào Miss Phía-Đông-Mắt-Argus

[233]trongkhiláixerakhỏigara,lượnvòngvèoquanhđámcâyxanh

chết tiệt, xuôi xuống con đường trơn phía dưới.Ngướcmột conmắt lạnhlùngkhỏicuốnsáchđangđọc,nhìnvềphíachiếcđồnghồtreotrongthưviệnthựcsựngộtngạtcủatrườngĐạihọcBeardsley,giữanhữngthiếuphụtobéomắckẹtvàhóađátrongsựngậptràncủakiếnthứcnhânloại.Điquakhuônviêntrườngcùngvới linhmụccủatrường,chaRigger(chacũngdạyKinhThánhở trường trunghọcBeardsley). “Nghenóimẹcủac:ôbé làmộtnữdiễnviênnổitiếng1bịchếttrongmộttainạnmáybay.Ô,thếà?Chắclàtôinhầm.Phải thếkhông.Tôihiểu rồi.Thậtđángbuồn.” (Thanhcaohóamẹmìnhư?)Chậmrãiđẩychiếcxenhỏđựnghàngquamêcungcủasiêu thị,theosaugiáosưw.,cũnglàmộtônggóachậmchạp,hòanhã,vớiđôimắtdê.xắntayáoxúctuyết,mộtchiếckhănchoàngđen-trắngquấnquanhcổ.Đitheocôbénữsinhcủamìnhvàonhà,khônghềtỏravộivànghamhố(thậmchícònđủngđỉnhchùichântrêntấmthảmtrướccửa).ĐưaDollyđếnbácsĩnha khoa - cô y tá xinh đẹp mỉm cười tươi rói - số họa báo cũ - nemontrezpasvoszhambes*(đừngcóphôhếtchâncẳngra).CóthểthấyMrEdgarH.Humbert,trongbữatốivớiDolly,ănmónbíttếttheolốichâuÂu,daotaytrái,dĩatayphải.Thưởngthứcbảnsaomộtcuộchòanhạc:haingườiPhápimsững,mặtnhưtạctrêncẩmthạch,ngồicạnhnhau,vớicôcongáinhỏmênhạccủaMonsieurH.H.bênphảichamìnhvàcậucontrainhỏcũngmênhạc của giáo sưw. (hiện đang quamột buổi tối giải quyết vệ sinh ở

Provence)bêntaytráiMonsieurG.G.Mởcửagara,mộtkhoảngvuôngánhsáng trùmkín chiếc xe rồi tắt ngấm.Vận bộ đồ ngủmàu sáng, sậpmạnhmành cửa sổphòngngủDolly.Sáng thứBảy, khuấtmắtmọi người, trịnhtrọngcân tươiDolly trongphòng tắm,côbéquamùađông trắngbệch ra.SángChủnhật,trôngthấyngười,nghethấytiếng,tựutrungmìnhđâuphảidânngoanđạochămđinhàthờ,mìnhbảoDollyđừngcóđếnquátrễ,chảlàemphảiđếnsânquầnvợtcómáiche.MởcửađónmộtbạnhọccùngtrườngcủaDollyvàonhà,conbécóócquansátkìquặc:“Lầnđầutiêncháuthấymộtôngmặcxmôckinhđấy,thưaông-tấtnhiên,trừồtrênphim.”

9

Nhìnchung,cácbạngáicủaem,màtôingongngóngmuốngặp,đềulàm

tôithấtvọng.CóOpal-Gì-Gì-Đó,vàLindaHall,vàAvisChapman,vàEvaRosen,vàMonaDahl(dĩnhiên,tấtcảnhữngcáitênnày,trừmột

[234],đềulà

ang áng thôi).Opal làmột cô bé nhút nhát, không eo, đeo kính,mặt đầymụn,rấtyêuchiềuDollynhưngchuyênbịembắtnạt.VớiLindaHall,quánquânquầnvợtcủatrường,Dollychơiđánhđơnmỗituầnítnhấthailần:tôingờLindalàmộttiểunữthầnđíchthực,nhưngchẳngrõvìmộtlídogì,côkhôngđến-cólẽkhôngđượcphépđến-nhàchúngtôi;chonênkíứccủatôivềcôchỉlàmộtlóenắngtựnhiêntrênmộtsânquầnvợttrongnhà.Vềđám còn lại, không ai đáng được xem như đủ tiêu chuẩn là tiểu nữ thần,ngoạitrừEvaRosen.Avislàmộtbégáibéophụcphịch,tongang,bắpchânđầy lông, cònMona,mặcdùcómộtvẻđẹp thô,đầynhụcdụcvàchỉhơnngườitìnhđanggiàđicủatôicómộttuổi,hiểnnhiênlàđãthôikhôngcònlàtiểunữthầntừlâurồi,víbằngcôtatừnglàthế.Vềphầnmình,EvaRosen,mộtnữtịnạnnhỏtuổitừPhápsang,lạilàmộtthídụđặcsắcvềkiểubégáituykhôngđẹptrộibật,nhưngbộclộtrướcconmắttinhđờicủakẻsànhđiệumộtsốyếutốcơbảncủaduyênsắctiểunữthần,nhưđườngnétdánghìnhdậythìhoànhảo,cặpmắtlảlơi,gòmácao.MáitócmàuđồngcủacôcócáióngmượtcủatócLolitavàbộmặtthanhtúvớinướcdatrắngsữa,đôimôihồng,lôngmiánhbạc,cónhữngnétđỡxảotráhơnđámđồngloại-cáibộlạclớnkiềunữtócđỏđachủngtộcấy;ngoàira,thayvìbộđồngphụcxanhcủanhàtrường,côthườngmặc,theonhưtôinhớ,toànđồđenhoặcđỏsẫm-chẳnghạn,áopunđenbókhít,giàycaogótđen,sơnmóngtayđỏthắm.TôinóitiếngPhápvớiEva(khiếnLorấtngán).Ngữđiệucủacôbécònrấtthuầnkhiết,nhưnghễđụngtớinhữngtừliênquanđếnnhàtrườngvàtròchơi,làcôphảidùngtiếngMĩthôngdụngvàkhiđó,lạihơilơlớgiọngBroadway,mộtđiềungộnghĩnhởmộtcôbéParistheohọctạimộttrườngtuyểnmangmẽAnhrởmởNewEngland.Rủithay,mặcdù“báccủaconbéngườiPhápấy”làmộttriệuphú,LođãbỏrơiEvavìmộtlídonàođótrướckhitôikịptậnhưởngtheocáicáchkhiêmtốncủamìnhsựhiệndiệnthơmthocủacôtrongngôinhàHumbertrộngmở.Độcgiảbiếtrằngtôicoitrọngnhườngnàoviệccóđượcmộtbầyngọcnữ,tiểunữthầnhạnggiảikhuyếnkhích,xungquanh

Lolitacủatôi.MộtdạotôicốvậndụngquannăngđểýthứcvềMonaDahl,côảrấthayđếnnhàchúngtôi,nhấtlàtronghọckìmùaxuân,khimàLovàMonanổimáuđammêsânkhấu.Tôithườngtựhỏikhôngbiếtem,DoloresHazequáưphảntrắccủatôi,thổlộnhữngbímậtgìvớiMonavàocáithờiđiểmmà,dướiáplựcnhữngcâuhỏithúcbáchđượctrảthùlaohậuhĩcủatôi,embuộtmiệngphunranhiềuchitiếtthựcsựkhôngtinnổiliênquanđếnmộtcuộctìnhtangcủaMonavớimộtgãlínhthủyđánhbộbênbờbiển.QuảđúngtínhcáchcủaLokhiemchọn làmbạnchícốtcôgái trẻmăngthanhlịch,dâmđãng, từngtrải, lạnhlùngấy,màtôiđãcólầnnghethấy(Lothềsốngthềchếtlàtôinghelầm)vuivẻnóivớiLongoàihànhlangkhiembảochiếcáopuncủamình(củaLo)bằnglennguyêntrinh:“Thứduynhấtcòntrinhtrênngườicậuđấy,chípạ...”Côảcógiọngnóikhànkhànkì lạ,đeokhuyêntai,tócđenxỉnbôisáp,mắtlồimàunâuhổpháchvàmôimọngkhêugợi.Lonóicácthầy,côgiáothườngchêtráchcôảvềcáithóicứchấtđầyđồnữtranglênngười.Taycôảrun.ChỉsốIQlêntới150.Vàtôicònbiếttrêncáilưngđãradángđànbàcủacôảcómộtcáibớttotướngmàunâusô-cô-lamàtôiđãkiểmtravàocáiđêmLovàcôảdiệnáohởvaimàunhạtđểđidựvũhộiởtrườngButler.Tôihơiđitrướcmộtchút,nhưngquảtìnhtôikhôngthểngăntrínhớcủa

mìnhlướtnhanhtrêntoànbộbànphímcủaniênkhóaấy.ĐốiphóvớinhữngcốgắngcủatôinhằmđiềutraxemLoquenbiếtloạicontrainào,MissDahlthường lịch thiệp tìm lời né tránh.Lođi chơiquầnvợtở câu lạcbộnôngthôncủaLinda,đãgọiđiệnthoạibáolàemcóthểsẽvềtrễcảnửatiếng,vậyhễMonađếnđểtậpvớiemmộtmàntrongvởTheTamingoftheShrew

[235]

thìtôivuilòngtiếphộ.Vậndụngmọicáchuốnéocảgiọngnóilẫnbộđiệuvớitấtcảsứcquyếnrũtrongtầmkhảnăngcủamình,ngườiđẹpMonanhìnthẳngvàomặttôivớiánhmắthìnhnhưthoángmộtvẻgiễucợttrongveo-liệutôicónhầmkhôngnhỉ?-vàtrảlời:“À,thưaông,thựcra,Dollykhôngquantâmlắmđếnđámcontraichíphôi.Nóichođúng,chúngcháulàtìnhđịchcủanhau:cảhaiđứacùngmêchaRigger.”(Đâylàmộtcâunóigiỡn-tôiđãnhắctớiconngườihộphápủênàyvớicáiquaihàmbạnhranhưhàmngựa:tạimộtbuổitiệctràdànhchophụhuynhhọcsinhmàtôikhôngnhớđíchxácvào thờiđiểmnào,ông tacòn làm tôiphátphiềnvớinhữngcảmtưởngdôngdàivềThụySĩđếnnỗithiếuchútnữatôiđãgiếtbéngôngta).Vũhộiđêmấythếnào?Ôi,cảmộtcuộcnáoloạn.Mộtcuộcgì?Mộtcuộc

đạináo.Nóitómlại,cựckì.Locónhảynhiềukhông?Khôngquánhiều,chỉvừasứcchịuđựng.CôtanghĩgìvềLo,cônàngMonalơilả?Dạ,thưaông?Côcónghĩ làLohọchành tốt ở trường?Chà, chắc chắnđó làmột côbé

oách.NhưngứngxửchungcủaLo…?Ồ,mộtcôbé tuyệtvời.Nhưngcònmặtkhác?“Ồ,đángyêunhưmột thiên thần,”Monakết luậnrồiđộtnhiênthởdài,cầmlênmộtcuốnsáchngẫunhiênnằmở tầmtayvà thayđổisắcmặt,vờcautrán,hỏi:“ÔngnóichocháunghevềBallZack

[236]đi.Ôngtacó

thựcsựcựpháchnhưlờiđồnkhông?”Côảxáplạigầntôiđếnnỗitôipháthiệnra,quanhữnglớpkembôivàdầuxức,mùidathịtchẳngmấyhayhocủacô.Mộtýnghĩkìlạđộtngộtnhóilêntrongtôi:cóphảiLocủatôiđịnhchơitròmôigiớidắtgái?Nếuvậy,emđãchọnnhầmhìnhnhânthếmạng.NétránhcáinhìnlạnhlùngcủaMona,tôinóichuyệnvănchươngmộtlúc.ThếrồiDollyvềtớinhà-vànheocặpmắtnhờnhạtnhìnchúngtôi.Tôiđểhaicôbạnxoayxởvớinhau.Mộttrongnhữngôvuôngcólướimắtcáocủamộtkhungcửasổđầymạngnhệnởgócngoặtcầuthang,đượclắpkínhmàuđỏthắm,vàcáivếtthươngtrơthịtgiữahìnhchữnhậttinhkhôiấycùngvịtríbấtđốixứngcủanó-hơigiốngnướcđicủaquânmã-baogiờcũnglàmtôibốirốilạlùng.

10

Đôilần...Nào,Bert,đíchxáclàbaonhiêulần?Micóthểnhớkhông,bốn

haynămlầnnhưthế,haynhiềuhơnnữa?Hoặcgiảcólẽkhôngmộttráitimngườinàosốngsótnổisauhaihoặcbatrảinghiệmnhưvậy?Đôilần(tôibiếtnóisaođểtrảlờicâuhỏicủaquívịđây),trongkhiLolitaquấyquálàmbàitậpởnhà,miệngnhấmcánbútchì,uểoảiườnngangmìnhtrongchiếcghếbànhrộng,haichânvắt trêntayghế, tôiđãtrútbỏhết tháiđộtựkiềmchếđạomạo, gạt phăngmọi xíchmích giữa chúng tôi, quên tất cả niềm kiêuhãnhconđựccủamình-vàthựcsựlếtđầugốiđếntậnghếem,Lolitacủaanhơi!Emđưamắtnhìnanh-mộtcáinhìngiốngnhưmộtdấuchấmhỏixùlôngmàuxám: “Ồ, không, đừng thế nữa” (vẻ nghi ngờ, giận dữ); bởi emkhôngbaogiờthèmtinrằnganhcóthể,mộtcáchvôtưkhôngnhằmbấtcứýđồcụthểnào,khaokhátđượcvùimặtvàochiếcváylenkẻcarôcủaem,ôiemyêu!Nhữngcánhtay trầnmảnhdẻcủaem-anhxiếtbaoaoướcđượcvòng tayômlấycảbốnchi thủ túc trongngần tuyệtmĩcủaem,mộtnàngngựanontơuốncongmình,vàấpiuđầuembằngđôibàntaykhôngxứngđángcủaanhvàkéocăngnếpdahaibêntháidươngvàhôncặpmắtxếchcủaem,và...“Làmơnđi,đểchoemyên,đượckhông?”emnóithế,“vìlòngyêukínhChúa,hãyđểemyên.”Vàtôiđứngdậykhỏisànnhàtrongkhiemnhìntôi,cốtìnhrúmmặtlạiđểnháicáiticnerveux(chứngmáycơ)củatôi.Nhưngkhôngsao,đùngbậntâm,tôichỉlàmộttêncụcsúc,đừngđểtâm,tahãytiếptụccâuchuyệnkhốnkhổcủatôi.

11

MộtsángthứHai,khoảnggầntrưa,hìnhnhưvàothángChạp,bàPrattgửi

giấymờitôiđếnnóichuyện.ĐiểmsốkỳvừarồicủaDollyrấtkém,tôibiếtthế.Nhưngthayvìchỉcầnlígiảihợplínguyêndocủaviệctriệutậpnày,tôilạitưởngtượngrađủmọiđiềughêsợvàphảitựtrấnanmìnhbằngnửalít“pin”ưathíchđểlấydũngkhíđốimặtvớicuộcphỏngvấn.Chậmrãi,huyđộngcảcụchầulẫntráitim,tôibướclênnhữngbậcdẫntớiđoạnđầuđài.Mộtbàtođùng,tóchoarâm,nhếchnhác,mũitẹtbànhravàmắtnhỏhin

đằngsaucặpkínhgọngđen-“Ngồixuốngđi,”bàtavừanóivừachỉmộtcáighếúixùikhôngraghếmànhưchiếcgốiquìtrongnhàthờ,trongkhibàtavắtvẻovớivẻhoạtbátnghìncântrêntaydựacủamộtcáighếbànhbằnggỗsồi.Trongmộtvàigiây,bàdõimắtvàotôivớimộtvẻtòmòtươicười.Tôinhớlầnđầutiếpkiến,bàcũngđãlàmthế,nhưngbấygiờ,tôicóthểtựchophépmìnhcaumắtnhìnlại.Bàrờimắtkhỏitôi.Bàđắmmìnhtrongsuynghĩ-cólẽgiảbộthế.Nghĩchínrồi,bàliềncọtừngnếplicủachiếcváyflanenmàuxámđậmởngangtầmđầugốiđểxóađimộtvếtphấnhoặcmộtcáigìđó.Rồi,vẫntiếptụccọ,khôngbuồnngướcmắtlên,bàtanói:“Chophép tôi hỏi thẳng thừngmột câu, ôngHaze.Ông có phải làmột

ngườichakiểuchâuÂucổlỗ?”“A,không,” tôiđáp,“có thể làbảo thủ,nhưngkhôngphải làcổ lỗ theo

cáchngườitathườnghiểu.”Bàtathởdài,caumày,rồivỗhaibàntaytomậpvàonhauđánhđétraý

ta-hãy-đi-thẳng-vào-việcvàlạigămđôimắthạtđậuvàotôi.“Dollylàmộtbégáiđángyêu,”bàtanói,“nhưngsựbộtpháttrongphát

triểntínhdụcxemrađãgâychoemđôichútrốiloạn.”Tôikhẽcúiđầu.Tôicònbiếtlàmgìkhácnữa?“Emvẫnchaoquachaolại,”MissPrattnói,khuahaibàntaylốmđốmvết

menganđểminhhọa,“giữahaivùngpháttriển,hậumônvàbộphậnsinhdục.Vềcơbản,em...?“Xinlỗi,nhữngvùnggì?”tôinói.“Ấyđấy,cáichấtcổlỗchâuÂunơiông!”Prattthốtlên,vỗnhẹlênchiếc

đồnghồđeotaycủatôivàđộtnhiênphôcảhàmrănggiảra.“Tôichỉmuốnnóirằngxungnăngsinhhọcvàxungnăngtâmlí-ôngcóhútthuốckhôngnhỉ? - không hòa hợp nơiDolly, nói cách nào đó, không quyện vào nhauthànhmột... thànhmộttổngthểtròntrặn.”Trongmộtthoáng,bàkhumhaibàntaybưngmộtquảdưavôhình.

“Emthôngminh,hấpdẫn,tuycóphầncẩuthả”(thởphìphò,khôngnhấcmôngkhỏi tayghế,bàtanhẩnnhanhìntờphiếuđiểmcủacôbéđángyêuđặttrênbàngiấybêntayphảibà).“Điểmcủaemcàngngàycàngkém.Chà,ôngHaze,tôitựhỏi...”Lạigiảvờsuytư.“Ờ,” bà ta hào hứng nói tiếp, “tôi thì có hút thuốc, và, như ông bác sĩ

Pierce thường nói: tôi không tự hào về việc đó, nhưng tôi khoái nó.” Bàchâmmộtđiếuthuốcvàkhóiphảratừlỗmũibàgiốngnhưmộtcặpngàvoi.“Đểtôinóiôngnghemộtsốchitiết,khôngmấtnhiềuthờigianđâu.Nào,

đểtôixem(lụctrongđốnggiấytờ).EmbấtchấpMissRedcock,vôcùngthôlỗvớiMissCormorant.Vàđâylàmộttrongnhữngbáocáođiềutrađặcbiệtcủachúngtôi:Thíchháttậpthểtronglớpmặcdùđầuócvẩnvơtậnđâuđâu.Bắtchéođầugốivàngoáychântrái theonhịp.Ngônngữưa thích:một từvựnggồmhaitrămbốnmươihaitiếnglóngthôngtụcnhấtcủabọntrẻởtuổidậythìđanxenvớimộtsốtừđaâmrànhlàgốcÂu.Liêntụcthởdàitronggiờhọc.Để tôixemnào.Phải.Đây là tuầncuối thángMườimột.Thởdàithườnthượttronglớp.Nhaikẹocaosuchoanhchoách.Khôngcắnmóngtay,mặcdùđúngra-nóimộtcáchkhoahọc,tấtnhiên-làmthếmớiphùhợpvớicungcáchchungcủaem.Kinhnguyệtổnđịnh,theolờichủthể.Hiệnkhôngthuộcmộttổchứctôngiáonào.Tiệnthể,xinhỏiôngHaze,mẹcủaem...?À,tôihiểu.Vàông...?KhôngliênquanđếnaitứcthịlàliênquanđếnChúa,cólẽ thế.Cómột vài điều khác chúng tôimuốn biết. Theo chỗ tôi hiểu, emkhông có bổn phận gì thường xuyên phải làmở nhà.BiếnDolly của ôngthànhmộtcôngchúa,phảikhông,thưaôngHaze?Tốt,còngìkhácnữanhỉ?Tay cầm sách cầm vở thật duyên dáng. Giọng nói dễ thương. Hay cưòikhanhkhách.Hơimơmàng.Cónhữngkiểuđùariêng,chẳnghạnhoánđổinhữngchữcáiđầutrongtênmộtsốcôgiáo

[237].Tócnâuđậmvànhạt,bóng

lộn-chà(cườito)nhữngcáiđóthìôngbiếtrồi,tôiđồlàthế.Mũikhôngtắc,bànchâncongcong,mắt...khoan,đểtôixem,đâuđâycómộtbáocáomớihơn.Aha,đâyrồi.MissGoldnóiphongđộquầnvợtcủaDollylàtừxuấtsắcđếntuyệtvời,thậmchícònhơncảLindaHall,nhưngmứctậptrungvàghiđiểmchỉ“từkémđếnkhá”.MissCormorantphânvânkhông thểxácđịnhđượclàDollycókhảnăngphithường,hayhoàntoànkhôngthểlàmchủxúccảmcủamình.MissHornnhậnxétrằngem-tứcDolly-khôngthểbiểuđạtđược cảm xúc củamình bằng lời, còn theoMiss Cole

[238], tính hiệu quả

chuyểnhóaởDolly làsiêuđẳng.MissMolarnghĩ làDollycận thịvànênđếnmộtbácsĩnhãnkhoagiỏi,nhưngMissRedcockthìkhăngkhăngrằngcôbégiảvờkémmắtđểxíxóakếtquảhọctậpkémcỏicủamình.Vàđểkếtluận,thưaôngHaze,cácnhànghiêncứucủachúngtôiđangtựhỏivềmột

điểmthựcsựmấuchốt.Bâygiờtôimuốnhỏiôngmộtđiều.Tôimuốnbiếtliệubàvợtộinghiệpcủaông,hoặcbảnthânông,hoặcbấtcứaikháctronggiađình-hìnhnhưbànhàcómấybàcôvàmộtôngngoạiởCalifornia?-ồ,từngcó,tôixinlỗi-phải,chúngtôiđangtựhỏiliệucóaitronggiađìnhđãdạy choDolly biết về quá trình sinh sản của loài có vú không.Cảmgiácchung của chúng tôi là, ở tuổimười lăm,Dolly vẫn bàng quanmột cáchbệnhhoạnđốivớivấnđềtínhdục,haynóichochínhxác,kìmnéntrítòmòđểtỏrakhôngbiếtgìvàbảotoànlòngtựtrọngcủamình.Àphải-mườibốn.Ôngthấyđấy,ôngHaze,trườngBeardsleykhôngtinvàoongvàhoa,còvàuyênương,nhưngrấtvữngtinvàoviệcchuẩnbịchohọcsinhcủamìnhđủđiều kiện để thỏamãn lẫn nhau trong giao phối và thành công trong nuôinấngconcái.ChúngtôicảmthấyDollycóthểtiếnbộxuấtsắc,chỉcầnemđểtâmtrívàocôngviệccủamình,vềmặtnày,báocáocủaMissCormorantthật là cóýnghĩa.Dollycókhuynhhướng trởnên trơ tráo,nói thếcòn lànhẹ.Nhưngmọingườiđềuthấyrằngprimo,ôngnênnhờbácsĩgiađìnhnóichoembiếtnhữngsựthậtcủađờisốngvàsecundo

[239],ôngnênchophép

emđượckết bạnvới các anhhoặc em trai của cácbạn cùng trường trongkhuônkhổJuniorClub,hoặctổchứccủachaRigger,hoặctrongnhữngngôinhàdễthươngcủacácbậcphụhuynh.”“Cháunócóthểgặpcácbạntraitạingôinhàdễthươngcủachínhmình,”

tôinói.“Tôihivọngthế,”Prattsôinổinói.“Khichúngtôihỏiemvềnhữngkhúc

mắcriêngtư,Dollytừchốikhôngchịuđềcậpđếntìnhhìnhgiađình,nhưngchúngtôiđãtròchuyệnvớimộtsốbạncủaemvàthựctình...ờ,chẳnghạn,chúngtôikhẩnkhoảnđềnghịôngđừngcấmemthamgianhómkịch.ÔngnênchophépemthamgiavởdiễnTheHuntedEnchanters

[240].Emquảlà

mộtnữthầnnhỏhoànhảoquađợtthửvai,vàsangxuân,tácgiả[241]

sẽ lưulạivàingàytạitrườngBeardsleyvàcóthểdựmột,haibuổidiễntậpởthínhphòngmớicủachúngtôi.Tôimuốnnóiquảlàmộtphầncủaniềmvui thúkhingườitatrẻ,đẹpvàđầysứcsống.Ôngnênthôngcảm…”“Tôiluônnghĩmìnhlàmộtngườicharấtthôngcảm,”tôinói.“Ồ,chắcchắnthế,chắcchắnlàthế,nhưngMissCormorantnghĩ-vàtôi

cũngngảvềýkiếncủabàấy-rằngDollybịnhữngámảnhtìnhdụcmàemkhôngtìmralốithoát,dođóxoayratrêuchọcvàhànhhạcácbégáikhác,hoặc thậmchí cả các côgiáo trẻ, vì họkhông cónhững cuộchẹnhòhồnnhiênvớibọncontrai.”Tôinhúnvai.Mộtémigré(ngườiditản)nhếchnhác.

“Haichúngtahãycùngnhausuyxét,ôngHaze.Cáiquáigìkhôngổnnơicôbénàynhỉ?”“Tôi thấycháunóhoàn toànbình thườngvàmãnnguyện,” tôinói(cuối

cùng,taihọađangđếnchăng?tôiđãbịpháthiệnrồisao?phảichănghọđãkiếmđượcmộttaythôimiênnàođó?)“Điều làm tôi băn khoăn,”MissPratt nói, nhìn đồnghồ tay vàmột lần

nữa, tómlượctoànbộvấnđề,“làcảcáccôgiáolẫncácbạncùnglớpđềuthấyDollyđốiđịch,bấtmãn,giữmiếngvớihọ-vàmọingườiđềutựhỏitạisaoông lạikiênquyếtchốngđối tấtcảnhững tiêukhiển tựnhiêncủamộtđứatrẻbìnhthường.”“Bàmuốnnóitròchơitìnhdục?”tôihỏi,radángthưthái,songthựcralà

tuyệtvọngnhưmộtconchuộtgiábịdồnvàogóctường.“Tốt,tôithậttìnhhoannghênhcáithuậtngữvănminhđó,”Pratttủmtỉm

cười, nói. “Nhưng vấn đề không hẳn là thế.Dưới sự bảo trợ của TrườngBeardsley,kịch,khiêuvũvànhữnghoạtđộngtựnhiênkhác,vềmặtkĩthuật,khôngphảilàtròchơitìnhdục,mặcdùtrongđó,congáigặpcontrai,nếunhưđólàđiềuôngphảnđối.”“Thôiđược,” tôi nói, cái đệmngồi của tôi hắt ramột tiếng thởdàimỏi

mệt.“Tôichịuthuabà.Cháunócóthểthamgiavởđó.Miễnlàcácvainamphảidonữđóng.”“Cáicáchnhữngngườinướcngoài-hoặcítnhất,nhữngngườinhậpquốc

tịchMĩ-sửdụngngônngữphongphúcủachúng tôi,”Prattnói,“baogiờcũnglàmtôimêthích.TôichắcchắnMissGold,ngườichỉđạonhómkịch,sẽrấtmừng.Tôinhậnthấybàấylàmộttrongsốítcôgiáocóvẻthích-tôimuốnnóilàcóvẻcoiDollylàkhảdĩđiềukhiểnđược.Điềuđó,tôinghĩ,giảiquyếtổnnhữngchuyệnđạicương;giờđếnmộtvấnđềđặcbiệt.Chúngtôilạigặprắcrối!”Prattdừngbặt,rồiđưangóntrỏdaydaydướilỗmũimạnhđếnnỗimũibà

taquaycuồngnhưbiểudiễnmộtđiệunhảyxungtrận.“Tôilàmộtngườithẳngthắn,”bànói,“nhưngquiướclàquiước,vàtôi

thấythậtkhó...Chophéptôinói thếnày...GiađìnhWalkersốngtrongcáidinh thựmàởđâychúng tôigọi làẤpQuậnCông,ôngbiếtngôinhà lớnmàuxámởtrênđồichứ?-họgửihaicongáitheohọctrườngchúngtôi,vàtrongsốhọcsinhcủachúngtôi,còncócháugáingàiChủtịchMoore,mộtbégáithựcsựtuyệtvời,chưakểmộtsốkháccũnglàconnhàdanhgiavọngtộc.Chà,tronghoàncảnhnhưvậy,quảlàmộtcúsốckhimàDolly,mặcdùbềngoàitrôngrõradángtiểuthư,nhưnghễđộngnóilàtoàndùngnhữngtừmàmộtngườingoạiquốcnhưôngchắcchắnlàkhôngbiếttớihoặckhônghiểu. Có lẽ tốt hơn là... Ông có muốn tôi cho gọi Dolly đến đây để bàn

chuyệnngaykhông?Khôngư?Ôngthấyđấy...àphải, tahãynóithẳngra.Dollyđã lấy sonmôiviếtmột từ rất tục tĩu,mà theo lờibác sĩCutlercủachúngtôi,làmộttừdândãMễTâyCơđểchỉcáibồnđái,lênmộtcuốnsáchbướmy tếmàMissRedcock,sắp lấychồngvào thángSáunày,phânpháttrongđámnữsinh,vàchúngtôinghĩemsẽphảiởlạisaukhitantrường-ítralànửatiếngnữa.Nhưngnếuôngmuốn…”“Không,”tôinói,“tôikhôngmuốnphálệ.Tôisẽnóichuyệnvớicháusau.

Tôisẽgiảiquyếtchuyệnnàyđếnđầuđếnđũa.”“Ônghãylàmthế,”bàtavừanóivừađứngdậykhỏitayghế.“Vàcólẽta

sẽgặplạinhausớm,vànếutìnhhìnhkhôngcảithiện,tacóthểnhờbácsĩCutlerđiềutrịchoembằngphươngpháptâmphânhọc.”LiệutôicónêncướiPrattrồibópcổmụđếnchết?“…vàcóthểbácsĩgiađìnhcủaôngcũngmuốnkhámcơthểem-đơn

thuần là một cuộc kiểm tra theo thủ tục thôi mà. Em đang ở LớpMushroom

[242],phònghọccuốidãyhànhlangnày.”

CólẽcũngnêngiảithíchrằngTrườngBeardsleybắtchướcmộttrườngnữhọc nổi tiếng ở Anh Quốc đặt cho các lớp học những biệt danh “truyềnthống”như:Mushroom,Room-In8,B-Room,Room-BA

[243],vânvân.Lớp

Mushroom khá nặng mùi với một phiên bản bức “Tuổi thơ ngây” củaReynolds

[244]treobêntrênbảngđenvàmấydãybànhọcsinhxấuxí.Ởmột

trongnhữngbànấy,Lolitađangngồiđọcchươngnóivề“Lời thoại” trongcuốnKĩthuậtkịchcủaBaker

[245],khắpbốnxungquanhrấttĩnhlặng,vàcó

mộtcôgáikháccổtrầnlồlộtrắngnhưmensứ,tócbạchkimtuyệtvời,cũngngồiđọcởđằngtrước,hoàntoànchìmđắmtrongthếgiớicủamình,khôngngừngxoắnmộtmóntóctơmềmquanhmộtngóntayvàtôingồixuốngbêncạnhDollyngayđằngsaucáigáyấyvàmáitócấy,cởicúcchiếcáoba-đờ-xuyvàvớisáumươilămxucộngthêmviệcchophépthamgiavởkịchcủatrường, tôikhiếnđượcDolly thuhaibàn taydínhđầymựcvàphấnxuốngdướimặtbàn.Ôi,rànhlàtôithậtnguxuẩnvàliềulĩnh,nhưngsaucuộctratấnvừaphảichịuđựng,tôinhấtquyếtphảilợidụngsựngẫuhợptìnhhuốngnàymàtôibiếtsẽkhôngbaogiờtáihiệnnữa.

12

VàoquãnggầnGiángsinh,embịcảmlạnhnặngvàphảinhờmộtngười

bạncủaMissLesterkhám,mộtnữbácsĩtênlàIlseTristramson(xinchào,Ilse,bàlàmộttâmhồnđángquí,đầyýtứ,bàchỉkhẽchạmvàoconbồcâunhỏcủatôi,rấtdịudàng).Bàchẩnđoánlàviêmphếquản,vỗnhẹvàolưngLo(màcơnsốtlàmchophátban,mẩncảlên)vàbắtphảinằmmộttuầnhoặchơnnữa.Thoạtđầu,em“tăngnhiệt”,nóitheođúngthuậtngữ,vàtôikhôngthểcưỡngnổicáinhiệtnăngthânthểtuyệtdiệucủanhữngđêmêbấtngờ-Venusfebriculosa

[246] -mặcdùlúcnàyđólàmộtLolitarất lử lảđangrên

rẩm,hohắngvàrunbầnbậttrongvòngtayômcủatôi.VàemvừahồiphụclàtôiliềntổchứcngaymộtcuộcLiênhoanvớiBạntrai.Cólẽtôiđãhơiquáchéntrongkhichuẩnbịchothửtháchnày.Cólẽtôi

đãtựbiếnmìnhthànhthằnghề.Đámcongáiđãmắcđiệntrangtrímộtcâythôngnhỏ-theophongtụcĐức,chỉkháccáilànếnsápđượcthaythếbằngbóngđènmàu.Cácđĩahátđượclựachọnvànhétvàomáyhátcủaôngchủnhàcủa tôi.Dolly thanh lịchmặcmộtchiếcáodàiđẹpmàuxámvới thântrênbókhít vàphầnváyxòe ra.Âmưhát trongmiệng, tôi rút lui về thưphòngcủamìnhtrêngác,rồicứmươimườihaiphútlạinhảoxuốngvàigiâynhưmột thằng đần; cố tình ra ý chomọi người thấymình xuống cốt lấychiếctẩuđểquêntrênmặtlòsưởihoặctìmtờbáo;vàcứmỗilầnđáoxuốngmới,nhữngbàiđơngiảnấycàngtrởnênkhódiễnhơnvàđiềuđókhiếntôinhớlạicáithờixalắcxalơđếnphátsợkhimàtôiphảilấyhếtcanđảmđểthảnnhiênbướcvàomộtcănphòngtrongngôinhàởRamsdale,nơiđangréorắtđĩahát“LittleCarmen”.Buổi liênhoankhôngthànhcông.Trongsốbacôgáiđượcmời,mộtcô

khôngđến,vàmộttrongsốkháchmờinamrủthêmngườianhhọtênlàRoy,thànhthửbênnamthừarahai,vàhaianhemhọnàythôngthạomọibướcnhảytrongkhimấycậukiahầunhưkhôngbiếtkhiêuvũ,vàphầnlớnbuổitốihômấy,cảđámchỉlàmlộntungcănbếplênrồiliếnláubàncãikhôngdứtxemnênchơikiểubàigì,rồimộtlátsau,sáuđứa,haigáibốntrai,ngồibệtxuốngsànphòngkhách,mởtoangtấtcảcửasổvàchơitròđốchữ,songkhôngsaogiảithíchđượcchoOpalhiểu,trongkhiMonavàRoy,mộtthiếuniênđiểntrai,vàobếpuốngrượugừng,ngồitótlênbànbuôngthõngchânđuđưavàsôinổitranhluậnvềTiềnĐịnhvàQuiluậtXácsuất.Saukhitấtcảđãvề,Lolitacủatôinóixì!,nhắmmắtlạivàgieomìnhxuốngmộtchiếcghếbành,dangcảhaichânhaitayđểbiểulộsựngánngẩmvàmệtmỏiđến

cựcđộ,vàthềrằngđâylàbọncontraitởmlợmnhấtemtừnggặp.Chínhvìnhậnxétđómàtôiđãmuachoemmộtchiếcvợttennismới.ThángGiêngvừaẩmvừanóng,vàthángHaiđánhlừacâymaivàng

[247]:

khôngmộtngườinàotrongthànhphốtừngthấymộtthờitiếtnhưthế.Còncóhànglôquàtặngkhácùnùntới.Nhândịpsinhnhậtem,tôimuatặngemmộtchiếcxeđạp,cáicôngcụcơkhícựckìdễthươngdángnhưdángnaitôiđãtừngnhắctớitrênkia-vàcònthêmvàođómộtcuốnLịchsửHộihọaMĩhiệnđại:cungcáchđixeđạpcủaem,tôimuốnnóiphươngpháptiếpcậncủaemvớixeđạp,chuyểnđộngcủacặpmôngkhilêndốc,sựduyêndángcùngmọinétkhácđemlạichotôimộtniềmkhoáithútốithượng;nhưngnhữngcốgắngcủatôinhằmtraudồiguthưởngthứchộihọacủaemđãthấtbại;emmuốnbiếtcáigãnằmngủ trưa trênđốngcỏkhô trong tranhDorisLeecóphải làchacủacôgáiphóng túnggiảvờđêmêở tiềncảnhkhông,vàemkhông hiểu tại sao tôi khen GrantWood và Peter Hurd, và chê ReginaldMarshhayFredericWaugh

[248]làgớmghiếc.

13

Vàolúcmùaxuânđiểmxuyếtnhữngsắcmàuvàng-xanh-hồngthắmvào

phốThayerStreetthìLolitađãđắmđuốivớisàndiễnđếnđộkhôngsaoxarờinổi.MộthômChủnhật, tôi tìnhcờthấyPrattăn trưavớimấyngườiởquánWalton Inn, bà tabắt gặp luồngmắt của tôi từxa, liền tỏ thiện cảmbằngcáchkínđáovỗtay, trongkhiLokhôngnhìnvềhướngấy.Tôithậmghétsânkhấuvà,nóitheoquanđiểmlịchsử,coinólàmộtloạihìnhnguyênthủy, thối rữa;một loại hình sựcmùi nghi thức thời đồ đá và những thứnhăngnhít thời côngxã,mặcdù thi thoảngđược chếvào tí ti thiên tài cánhân,chẳnghạnnhưmạchthơthờiNữhoàngElizabethmàmộtđộcgiảcặmcụitrongphòngcóthểchắtratừcảmớchảkhókhăngì.Hồiấy,bậnbùđầuvớinhữngcôngtrìnhvănchươngcủachínhmình,tôichẳngrỗihơiđọctoànbộ văn bảnNhững thợ săn bịmê hoặc, vở kịch nhỏ trong đóDollyHazeđượcphânsắmvaicongáimộtnôngdân;cônàytưởngtượngmìnhlàmộtnữphùthủymiềnsơncước,hoặclànữthầnsănbắnDiana,hoặcgìgìđó,và,nhờvớđượcmộtcuốnsáchvềthuậtthôimiên,làmchomộtsốthợsănbịlạcđắmvàonhữngcơnmêloạntứccười,trướckhichínhcô,đếnlượtmình,rơivàovòngsimêmộtthisĩlangthang(MonaDahl).Đólànhữnggìtôilượmlặtđược từnhững tờkịchbảnđánhmáy lemnhemvànhàunátmàLođểvươngvãikhắpnơi trongnhà.Cáchnàođó, sự trùnghợpcủanhanđềvởkịchvới têncủamột lữquánkhông thểquênmang lạimộtniềmthích thúđượmchútusầu: tôimệtmỏi tựnhủrằngđừngcódạimàlưuýkẻđãmêhoặcchínhtôiđếnđiểmđó,kẻolạibịkếttộimộtcáchtrơtráolàướtátmùimẫn, vàđiềunày thậmchí có thể còn làm tôi tổn thươnghơn cảviệc emkhôngtựmìnhnhậnrasựtrùnghợpấy.Tôiđồrằngvởkịchnhỏnàychỉlàmộtdịbảnkhác,hầunhưkhuyếtdanh,củamộtgiai thoại tầmthườngnàođó.Dĩnhiên,chẳngcógìngăntagiảdụrằng,ngườisánglậprakháchsạn,trongkhitìmkiếmmộtcáitênhấpdẫn,đãchịuảnhhưởngtrựctiếpvàduynhấtbởisựngôngtưởngngẫunhiêncủatayhọasĩhạnghaivẽtranhtườngmàôngtađãthuê,vàrồisauđó,têncủakháchsạnlạigợiýchonhanđềcủavở kịch. Nhưng với đầu óc cả tin, giản đơn, nhân hậu củamình, tôi đảongượctrậttựdiễnbiếnvàchẳngcầnsuynghĩthựcsựsâuxavềtoànbộvấnđề,tôigiảđịnhrằngcảba-tranhtường,tênkháchsạnvànhanđềvởkịch-đềuxuấtxứtừmộtnguồnchung,từmộttruyềnthốngnàođócủađịaphươngmàtôi,mộtkẻngoạibangmùmờvềvănhóadângianNewEngland,khôngnhấtthiếtđượcxemnhưbiếtrành.Dođó,tôicứcócảmgiác(toànbộđiều

này làngẫunhiên thôi, cácvị hiểu cho, hoàn toànnằmngoàiquĩđạo củanhữnggìquantrọng)rằngcáivởkịchnhỏchếttiệtkiathuộcvềcáiloạitròbốcđồngđượcsoạnđisoạnlạinhiềulầndànhchotuổitrẻ,nhưHanselvàGretelcủaRichardRoe,hoặcNgườiĐẹpngủtrongrừngcủaDorothyDoe,

hoặcBộquầnáomớicủaHoàngĐế[249]

củaMauriceVermontvàMarionRumpelmeyer-tấtcảnhữngthứvớvẩnnàyđềucóthểtìmthấytrongbấtkìtuyểntậpPlaysforSchoolActors(Kịchchodiễnviêntrườngphổthông)hayLet’sHaveAPlay(Tahãydựngmộtvởkịch)nào!Nóicáchkhác,tôikhôngbiết-hoặcnếucóbiếtthìcũngbấtcần-rằngNhữngthợsănbịmêhoặcthựcra làmộtvởđộcđáovềmặtkĩ thuật,được soạn rấtgầnđâyvàđượcmộtnhómtríthứcởNewYorktrìnhdiễnlầnđầumớicáchđâycóba,bốnthángthôi.Đốivớitôi-trongchừngmựctôicóthểnhậnđịnhtừvaicủangườibỏbùa cho tôi - nó có vẻ nhưmột thứ trước tác làm cảnh xoàng xĩnh, đầynhữngdưvangđếntừLenormand,Maeterlinckvànhữngnhàmộngmơtrầm

lắngngườiAnh[250]

.Đámthợsănđộimũđỏ,ănvậngiốngnhau, trongđómộtngườilàchủnhàbăng,ngườithứhailàthợốngnước,ngườithứbalàcảnhsát,người thứ tưcho thuêxeđònđámma,người thứnămnhânviênbảohiểm,ngườithứsáuvừatrốnkhỏinhàtù(quívịthấybiếtbaokhảnăng!)trảiquamộtchuyểnbiếntâmtháihoàntoàntrongThunglũngnhỏcủaDollyvàchỉcònnhớvềcuộcđờithựccủamìnhnhưnhữnggiấcchiêmbaohoặcácmộng từđóDianabénhỏđãđánh thứchọra;nhưng tayThợSăn thứbảy(cái gã ngu xuẩn này lại độimũxanh) làmộtThi SĩTrẻ, gãmộtmực cảquyếtrằngcảDianalẫncáctròvui(cuộckhiêuvũcủacácnữthần,quỉlùncùngquáivật)đềulàdogã,ThiSĩnày,bịaravàlờimạonhậnđókhiếnnàngrấtphiềnlòng.Theochỗtôihiểu,cuốicùng,Dolores-chân-đất,quángánvớicáithóivênhváođó,phảiđưagãhuếnh(Monamặcquầncarô)vềnhàtrạicủa cha ở bên kiaKhuRừngHiểmNghèo để chứng tỏ với gã rằng nàngkhôngphảilàsảnphẩmcủatrítưởngtượngmộtnhàthơ,màlàmộtthônnữchânlấmtaybùn-vàmộtnụhônvàophútcuốiđểnhấnmạnhcáithôngđiệpsâuxacủavởkịch,cụthểlàảoảnhvàthựctạiquyệnvàonhauthànhtìnhyêu.TôitựnhủchớcódạimàđiphêpháncáicủakhỉnàytrướcmặtLo:emđangdốchếttâmtrímộtcáchlànhmạnhvàonhững“vấnđềbiểuhiện”,vàem chắp đôi bàn tay nhỏ,mềmmại,một cách duyên dáng xiết bao, chópchóphàngmivàxintôiđừngcóđếnnhữngbuổitậpnhưmộtsốbậcchamẹlốlăngnọ,vìemmuốnchóisángkhiếntôingỡngàngvàoĐêmCôngDiễnĐầuTiên-vàvì,bấtkểthếnào,tôicũngluônxíavôvànóinhữngđiềutrậtlấc,khiếndiễnxuấtcủaemđâmmấtthoảimáitrướcmặtnhữngngườikhác.Cómộtbuổitậprấtđặcbiệt...timtôi,ôitráitimtôi...cómộtngàytháng

Nămđầykíchđộngvuivẻ-tấtcảvèoquanhưmộttiachớp,ngoàitầmnhậnthứccủatôi,khôngđểlạichútdấuvếtnàotrongkíứctôi,vàkhitôigặplạiLosauđó,vàocuốichiều,emgiữthăngbằngtrênyênxeđạp,áplòngbàntaylênlớpvỏẩmướtcủamộtcâyphongnonbênrìabãicỏnhàchúngtôi,nụcườiâuyếmrạngngờicủaemkhiến tôingạcnhiênđếnnỗi, trongmộtthoáng,tôingỡtấtcảnhữngkhúcmắcgiữachúngtôiđãtanbiến.“Mìnhcónhớ,”emnói,“têncủacáikháchsạn...mìnhbiếtđấy(nheomũi),thôinào,mình lạgì... cáikhách sạncónhữngcột trắngvàcon thiênngabằngcẩmthạchởsảnhấy?Chao,mìnhthừabiết(thởhắtrahàohển)...cáikháchsạnnơimìnhđãhiếpemấy.Ôkê,thôibỏqua.Này,cóphải(gầnnhưthìthầm)làNhững thợ sănbịmêhoặckhông?Ồ,đúngchứ? (bângkhuâng)Đúng thếchứ?”-vàphálêncười,mộttiếngcườiđượmtìnhyêuvàxuânsắc,emvỗvàothâncâybóngloángvàlaolêndốctớicuốiphố,rồiquaytrởxuống,thảđàổlíp,chânđểnguyêntrênbànđạp,tưthếthưgiãn,mộtbầntaymơmộngđặtlêntrêncặpđùidưóilớpvảihoa.

14

Vìđiềunàycoinhưgắnliềnvớiniềmsaymêkhiêuvũvàkịchnghệcủa

em, tôichophépLohọcpiano tạinhàmộtMissEmperor[251]

(nhưbọn tríthứcPháp chúng tôi có thể thuậnmiệnggọi bà ta như thế); bànàyởmộtngôinhànhỏmàutrắngcócửachớpsơnxanhcáchBeardsleykhoảngmộtcây rưỡi, Lo có thể guồng xe đạp tới mỗi tuần hai lần.Một tối thứ SáukhoảngcuốithángNăm(độmộttuầnsaucáibuổitậpđặcbiệtmàLokhôngmuốn tôi đến dự), chuông điện thoại reo trong thư phòng của tôi, nơi tôiđangcànquétcácquânvâyquanhNhàVuabênGustave

[252]-tôimuốnnói

làGaston-vàđầudâyđằngkia,MissEmperorhỏithứBatới,LocóđếnhọckhôngvìemđãbỏhọccảthứBavừarồilẫnhômnay.Tôinóithếnàoemcũngđếnvàtiếptụcchơinốtváncờ.Nhưđộcgiảcóthểdễdànghìnhdungra,năng lựccủa tôi lúcnàyđãsuygiảm,vàsauđómộtvàinước,khiđếnlượtGaston đi, tôi nhận thấy, quamàn sươngmù, lão sẽ có thể bắt đượcHoàngHậubêntôi;lãocũngnhậnthấythế,nhưngngỡđócóthểlàmộtcáibẫydođốithủđầymưumẹogiăngra,lãophânvânđếncảmộtphút,thởậmạchvàkhòkhè,lắclưhaicáimásệ,thậmchícònlấmlétnhìntrộmtôi,vàchụmnhữngngóntaymúpmípdấnquântiếnlênnhữngbướcngậpngừng-thèmnhỏdãimuốnbắtquânHậucựckìhấpdẫn,màchưadám-rồiđộtngộtchộplấynó(biếtđâucúấychẳngdạycholãosaunàydámtáobạohơn?)vàtôitrảiquamộtgiờthêthảmđểcóđượcmộtváncờhòa.Lãouốngnốtchỗrượubrandycủamìnhrồilạchbạchđikhỏi,hoàntoànthỏamãnvớikếtquảđó(monpauvreami,jenevousaijamaisrevuetquoiqu’ilyaitbienpeudechancequevousvoyiezmon livre,permettez-moidevousdirequejevousserre la mam bien cordialement, et que toutes mes fillettes vous saluent*(ôngbạntộinghiệpcủatôi,từđótôikhôngbaogiờgặplạiôngnữavàmặcdùchẳngcómấycơmayôngthấyđượccuốnsáchcủatôi,hãychophéptôinóirằngtôisiếtchặttayôngrấtthânáivàrằngtấtcảcácbégáicủatôichàoông)). Tôi tìm thấy Dolores Haze ngồi ở bàn bếp, miệng ngốnmột khúcbánhnhồithịt,mắtdánváonhữngtrangkịchbản.Đôimắtấyngướclêngiaomắttôivớimộtvẻlãngđãngthiênthần.Emvẫnbìnhtĩnhlạthườngkhiđốimặtvớisựpháthiệncủatôivànóid’unpetitairỷaussementcontri*(vớimộtvẻănnăngiảtrá)rằngemtựbiếtmìnhlàmộtđứabérấtxấunhưngquảthậtemkhôngsaocưỡngnổisựcámdỗvàđãdùngtoànbộnhữnggiờhọcnhạcấy-ôiĐộcGiả,ĐộcGiảcủatôi!-đểcùngMonađếnmộtcôngviêngầnđó

tậpcáimànthầndiệutrongrừng.Tôinói“đượclắm”vàcảquyếtbướctớimáyđiệnthoại.MẹcủaMonatrảlời:“À,vâng,nócónhàđấy”vàrútluivớicáiđiệucườitrunglậpnhưngthíchthúcủamộtbàmẹlịchsựvàlớntiếnggọivọngxuống“Roygọiđấy!”vàliềnsauđó,Monasộtsoạtđilên,vàngaylập tức,bằngmộtgiọngđơnđiệunhưngkhôngkémphầnâuyếm,bắtđầutráchRoyvềmộtđiềugìđómàcậutađãnóihoặclàm,vàtôingắtlờicôta,vàMonaliềnnóibằngcáigiọngnữtrầmnhúnnhườngnhấtvàgọidụcnhấtcủamình,“vâng, thưaông,”“chắcchắn thế, thưaông,”“trongcáivụviệcđáng tiếc này, thưa ông, lỗi thuộc vềmộtmình cháu,” (nói năng thật lưuloát!thậtđĩnhđạcbìnhtĩnh!)“thựctình,cháucảmthấyrấtáynáyvềchuyệnấy,”-lilalilô,dẻomồmchẳngkhácnhữngảđiếmchoaichoai.Thếlàtôixuốngnhà,vừađivừahắnggiọng,ômtimđau.Lolúcnàyđang

ởphòngkhách,lúttrongchiếcghếbànhnhồicăngưathíchcủamình.Trongkhiemngồiườnđó,nhấmnhấmchỗmóngtaybịxướcmăngrô,chọctứctôibằngđôimắtmơhồ,vôcảm,duỗimộtchânkhôngđigiàyđuđuahoàimộtchiếcghếđẩu,tôichợtnhậnra,vớimộtnỗidaydứtnaolòng,làemđãthayđổibiếtbaokểtừkhitôigặpemlầnđầucáchđâyhainăm.Haylàđiềuđómớichỉxảyra trongvònghai tuầngầnđâythôi?Tendresse*(yêuthương)chăng?Chắcchắnđólàmộthuyềnthoạiđãphásản.Emngồiđúngvàotiêuđiểmcơngiậndữcháysángcủatôi.Mànsươngmùcủalòngdụcđábịquétsạch,chẳngđểlạigìngoạitrừsựsángsuốtkhủngkhiếpnày.Ôi,emđãthayđổi!Nướcdaemgiờđây lànướcdacủabấtkìnữhọcsinh trunghọc tầmthườngnhếchnhácquenthóitiađượctímĩphẩmnàocủaailàphếtđạilêngươngmặtchưarửabằngnhữngngóntaycáughét,chẳngcầnbiếtdamìnhphảitiếpxứcvớilàndanhớpnhúanào,loạibiểubìđầymụnmủnào.Nướcdaấydạoxưa,ởđộkhaihoamịnmượt,nõnnà,mớituyệtvờilàmsao,longlanhnướcmắtmỗikhitôiđùanhảvòcáiđầutócxùcủaemtronglòngmình.Giờđây,một sắc đỏ thô kệchđã thế chỗ cái ánh rực rỡ ngây thơ ấy.Cáichứngbệnhmàdânđịaphươnggọilà“cảmlạnhthỏ”đãđiểmmộtmàuhồngrực lửa lênhaicánhmũingạomạncủaem.Tựahồkhiếphãi, tôicụpmắtxuốngvà tianhìncủa tôi tựđộng lướtnhưmáydọcmédướicặpđùi trầnduỗicăngcủaem-châncẳngemđãtrờnênnhẵnvàvạmvỡlàmsao!Emvẫnđămđămnhìntôibằngđôimắtxámmàuthủytinhmờ,hơivằntiamáu,cáchkháxanhau,và tôingỡ thấynhoe lên trongđócáiýnghĩvụng trộmrằngxétchocùng,cólẽMonađãnóisựthật,vàem,béLomồcôi,cóthểtốcáotôimàbảnthânvẫnvôcan.Tôithậtsailầm.Tôithậtlàđiên!Mọithứnơiemđềucùngmộttínhchấtbíhiểmđếntứcđiên-sứcmạnhcủabộgiòthonđẹp,cáigótbẩncủachiếctấttrắng,chiếcáosăngđaydàyemmặcchodùcănphòngvừanóngvừabí,cáimùigáitơvànhấtlàcáibộmặtkínbưng

vớisắcủngđỏkìlạvàđôimôivừamớitôson.Mộtchútsondínhtrênmấychiếcrăngcửacủaemvàtâmtrítôidộilênmộthồiứcghêrợn-hìnhảnhđượcgợilạikhôngphảilàMonique,màlàmộtảđiếmtrẻkhácởmộtnhàchứa, lâu lắm rồi,mà tôi bịmột kẻ nào khác nẫng tay trên trước khi kịpquyếtđịnhxemcóbõchấpnhậnnguycơmắcmộtloạibệnhgớmghiếcchỉvìảtrẻvàcũngcómaman*(mẹ)vừachết,cópommettes*(đôigòmá)caoửngđỏvànhữngcáirăngcửatotướngvàmộtmẩuruybăngđồnhớpbẩntrênmáitócmộtmàunâuquêkệch.“Thếnào,nóixem,”Lonói.“Cóthỏamãnvớiviệcxácnhậnkhông?”“À,có,”tôiđáp.“Hoànhảo.Phải.Vàtôitinchắclàhaingườiđãdựnglên

chuyệnấy.Thực tế, tôidámchắcemđãnóivớiMonamọi chuyệnvềhaichúngta.”“Ô,thếà?”Tôicốgiữchonhịpthờbìnhthườngvànói:“Dolores,điềunàyphảichấm

dứtngaylậptức.TôisẵnsàngdứtphăngemkhỏiBeardsley,đemnhốtởnơinàoemthừabiết,nhưngphảingừngngaytrònàyđi.Tôisẵnsàngđưaemđikhỏiđây,trongkhoảngthờigiancầnthiếtđểxếpđồvàomộtchiếcvaly.Trònàyphảithôiđi,bằngkhôngbấtcứđiềugìcũngcóthểxảyra.”“Bấtcứđiềugìcũngcóthểxảyraư?”Tôigiậtphắtchiếcghếđẩuemđangdùnggótchânđuđưavàchânemrớt

đánhthịchxuốngsànnhà.“Hứ,”emkêuto,“bìnhtĩnhnào.”“Trướchết,đi lêngácngay,”đến lượt tôi caogiọng,đồng thời túm lấy

em,kéolêncầuthang.Từlúcđó,tôithôikhôngkìmnéngiọngmìnhnữa,vàchúngtôitiếptụcquáttháovàomặtnhau,vàemxổranhữngtừkhôngthểinlênmặtgiấy.Emnóiemghê tởmtôi.Emtrợnmắt rệchmồmlàmmọibộđiệumặtgớmghiếcđểgiễutôi,phồngmá,phátramộttiếngbụp!Maquái.Emnóitôiđãnhiềulầnđịnhcưỡnghiếpemkhicònlàngườithuênhàcủamẹem.Emdámchắctôiđãmưusátmẹem.Emtuyênbốsẽngủvớibấtkìkẻđầutiênnàogạgẫm,màtôichẳngthểlàmgìngănđược.Tôibảoemphảilêngácvàchỉchotôitấtcảnhữngchỗcấtgiấubímật.Thậtlàmộtcuộccãivãomsòmvàbỉổi.Tôinắmchặtcổ tayxươngxẩucủaemvàemkhôngngừngvặnvẹo,quayquắt,léntìmmộtđiểmyếuđểvùngthoátvàomộtlúcthuậntiện,nhưngtôiriếtemrấtchặtvàthựcsựlàmemkháđau-mongsaotimtôi thốirữavìhànhđộngnày!-vàmộtđôi lầnemgiậtcánhtaymạnhđếnnỗitôisợemcóthểgãycổtay,vàsuốtthờigianấy,emcứtrừngtrừngnhìn tôibằngcặpmắtkhông thểquên trongđósựgiậndữ lạnh lùng tranhchấpvớinhữnggiọtnướcmắtnónghổi,vàtiếnglahétcủachúngtôiátcảtiếng chuông điện thoại, và khi tôi chợt nhận ra âm thanh đó, em lập tức

vùngthoátkhỏi.Hìnhnhư,cùngvớidânđiệnảnh,tôiđượcchunghưởngnhữngânhuệcủa

machinatelephonicavàvịthầnbấtchợtcủanó.Lầnnày,vịthầnlàmộtbàhàngxómnổigiận.CửasổphíaĐôngcủaphòngkháchlúcấymởrộng,tuynhiên,maysaomànhvẫnhạ;vàbênngoài,đêmđenẩmướtcủamộtmùaxuân New England bẩn tính đang nín thở rình nghe chúng tôi. Tôi vẫnthườngnghĩcáiloạigái-già-cá-đuốiđầuóctụctĩunàylàkếtquảcủasựnộiphốivănhọcphổbiếntrongtiểuthuyếthiệnđại;nhưnglúcnày,tôitinrằngcáibàPhíaĐôngdâmđãngsonglạiracáiđiềutiếthạnhấy-hay,đểphátantínhnặcdanhcủabàta,MissFentonLebone-đãvươnbaphầntưngườirangoàicửasổphòngngủcủamìnhtrongnỗlựcnắmđượccốtlõicuộccãicọcủachúngtôi.“...Làmgìầmĩlênthế...hoàntoànvôýthức...”tiếngbàtaquàngquạc

trongốngnghe,“đâykhôngphảilàcáichợ.Tôiphảinhấnmạnh…”Tôixin lỗivìcácbạncủacongái tôi làmồn thế.Tuổi trẻmà,bà thông

cảm-vàgácmáygiữađợtquàngquạctiếptheo.Dướinhà,cánhcửachấnsongphíangoàidậpđánhsầm.Lo?Bỏtrốn?Quacửasổgiữacầuthang,tôitrôngthấymộtbóngmanhỏphăngphăng

láchquađámcâybụi;mộtđốmbạc trongđêmđen -ổ trụcbánhxeđạp -chuyểnđộng,runrẩyrồibiếnmất.Đêmấy,xecủachúngtôilạinằmtạimộtxưỏngsửachữaôtôởtrungtâm

thànhphố.Tôikhôngcólựachọnnàokhácngoàiviệcchạybộđuổitheokẻtrốnchạycócánh.Ngaycảbâygiờ, saukhihơnbanămđãdậpdềnh trôiqua, tôivẫnkhôngthểhìnhdunglạiconphốtrongđêmmùaxuânấy,conphốđãumtùmláấy,màkhôngthấygiậtthótkinhhoàng.Trướccổngnhàsáng đèn của họ,MissLester đang dắt con chó chồn phù thũng củaMissFabianđidạo.ÔngHyde

[253]suýtxônó lộnphộc.Đibabướcrồichạyba

bước.Mộtcơnmưaâmấmbắtđầulộpđộptrênvòmlácủanhữngcâyhạtdẻ.Ởgócphốtiếp theo,mộtgã thanhniênnhạtnhòaépLovàomộthànggiậu sắt, ghì và hôn... không, không phải em, nhầm.Móng vuốt còn giầngiật,tôitiếptụclaođi.Cáchsốnhàmườibốnkhoảng tám trămmétvềphíaĐông,phốThayer

Streetvướngvítvớimộtkhuđấttưvàmộtphốngang;conphốnàydẫnhẳnvào thànhphố;ngay trướccửahiệu thuốcđầu tiên, tôi trông thấychiếcxeđạpxinhđẹpcủaLo-ôi,giaidiệududươngnhẹcảngười!-đangchờem.Tôiđẩycửa-đáng lẽphảikéora-kéo,đẩy,kéo,vàbướcvào.Cảnhgiác!Cáchđómươibước,quaváchkínhcủamộtbuồngđiệnthoạicôngcộng(vịthần cómàngmỏngvẫnkhông rời chúng tôi),Lolita, taykhumkhumgiữ

ốngnghe,khomngườiche,vẻbímật,himmắtnhìntôi,quayđivớicáivậtbáucủamình,vộivãgácmáy

[254]vàbướcravớimộtđiệubộkhoatrương.

“Địnhgọivềnhàchopapađấy,”emvuivẻnói.“Vừacómộtquyếtđịnhquantrọng.Nhưngtrướchết,hãymuachođâymộtcáigìuốngđã,papa.”EmnhìncôphụcvụrótCoca,bỏđá,chếthêmchútxirôanhđào-vàtim

tôi trànđầyyêuthươngđếnmuốnvỡra.Cáicổtaytrẻthơấy.Béyêucủatôi.Ôngcómộtbégáiđángyêubiếtbao,ôngHumbert.Chúngtôibaogiờcũngngưỡngmộmỗikhiemđiqua.ÔngPimnhìnPippa

[255]uốngừngực.

J’aitoujoursadmirél’ceuvreormondedusublimeDublinois*(Tôibaogiờcũng ngưỡngmộ tác phẩm ormonde của con người vĩ đại của thành phốDublin

[256]).Vàtrongkhiđó,cơnmưanhẹđãchuyểnthànhmột trậnmưa

ràotràntrềkhoáicảm.“Này,”emvừanóivừacưỡixeđạpbêncạnhtôi,mộtchânkéorệttrên

vỉa hè tối đen và lấp lánh ướt, “này, em vừa quyết địnhmột chuyện.Emmuốnthôihọc.Emghétcáitrườngnày.Emghétvởkịch,phải,thậtđấy.Bỏhẳnkhôngbaogiờtrởlại.Bỏngaytứcthì.Lạirongruổimộtchuyếnđidàinữa.Nhưnglầnnày,phảiđibấtcứnơinàoemmuốn,cóđuợckhông?”Tôigậtđầu.Lolitacủatôi.“Emchọnnhé?C’estentendu?*(Đồngýnhé)”emhỏi,hơiloạngchoạng

bêncạnhtôi.ChỉdùngtiếngPhápmỗikhilàmộtbégáirấtngoan.“Ôkê.Entendu*(Đồngý).Giờthìa-lêhấp!hấp!hấp!Lenore

[257],kẻoem

ướthếtbâygiờ.”(Mộtxoáylốcnứcnởdângđầyngựctôi.)Em nhe răng cười, rồi với phong cách nữ sinh đáng yêu của em, rướn

ngườivềphíatrướcvàphóngđi,ôiconchimnhỏcủatôi.Bàn tay trauchuốtcủaMissLestergiữmộtcánhcổngmờchomộtcon

chógiàlạchbạchvàonhà,quiprenaitsontemps*(nócứđủngđàđủngđỉnh).Lochờtôibêncạnhcâyphongđầyvẻmaquái.“Đâyướtđếntậnxươngrồi!”emlalênhếtcỡgiọng.“Mìnhsướngchưa?

Maquỉbắtcáivởkịchấyđi!”Móngvuốtcủamộtmụphù thủyvôhìnhđóngsậpmộtcủasổ trêngác

mộtngôinhà.Trongánhđènsángchoangchàomờicủatiềnsảnhnhàchúngtôi,Lolita

củatôicỏibỏchiếcáosăngđay,rũmáitócướtmưanhưdátđáquí,vươnhaicánhtaytrầnvềphíatôivànhấccaomộtđầugối:“Bếemlêngácnào,emxinmình.Đêmnay,emcảmthấymìnhrấtchilà

lãngmạn.”Cólẽcácnhàsinhlíhọcsẽthíchthúkhibiếtrằng,đếnnướcnày,tôivẫn

cóthể-một“ca”hếtsứckìlạ,tôiđồlàthế-trúthàngtháclệsuốttrongcơnbãokia.

15

Bộphanhđãđượcthaymới,cácốngdẫnnướcđãthông,cácxúp-pápđã

rà,vàmộtsốsửachữa,cảitiếnkhácđãđượcchitrảbởipapaHumberttuykhôngcóđầuóc tinh thôngcơkhí lắmnhưngkhônngoan thận trọng,chonênchiếcôtôcủaHumbertphunhânquácốđãngonlànhkhichuẩnbịbướcvàomộtcuộchànhtrìnhmới.ChúngtôiđãhứavớiTrườngBeardsley,ngôitrườngBeardsleyxưacũtốt

lành,rằngchúngtôisẽtrởlạingaysaukhihợpđồngHollywoodcủatôihếthạn(tôiđểchohọngầmhiểurằngHumbertlắmsángkiếnsẽlàchánhtưvấntrongviệcsảnxuấtmộtbộphimvề“chủnghĩahiệnsinh”hồiđóvẫncònlàmột chủ đề nóng). Kì thực, tôi đang ấp ủ ý định khẽ lẻn qua biên giớiMexico-bấygiờtôiđãdũngcảmhơnnămngoái-rồiởđó,sẽquyếtđịnhlàmgìvớinànghầubébỏngcủamìnhnayđãcaohơnmộtmétrưỡivànặngbốnmươi lămkí.Chúng tôiđãmoi racuốnsáchhướngdẫndu lịchcũvànhữngbảnđồđiđường.Emvôcùnghàohứngvạchlộtrìnhcủachúngtôi.Phảichăngnhờcáchoạtđộngsânkhấumàgiờđây,emđãvượtquanhữngbộđiệuườnoảitrẻconvàtrởnênháohứcmuốnkhaithácthựctếphongphúmộtcáchđángyêuđếnthế?VàocáibuổisángChủnhậttaitáinhưngấmáp,khichúngtôirờibỏngôinhàngỡngàngcủaGiáosưChem

[258],phóngxe

dọcPhốChínhđivềphíaxa lộbốnlàn, tôicócáicảmgiácnhẹlângkì lạnhưtrongmơ.Chiếcáodàivảibôngkẻsọcđen-trắng,cáimũbảnhbaomàuxanhlơ,đôi

tấttrắngvàđôigiàymô-cát-xanhmàunâukhôngthậthòahợplắmvớiviênngọcthạchlớnmàulụcđẽogọtrấtđẹpgắntrênchiếcdâychuyềnbạcđiểmtôchocổem:mộtmónquàtôitặngemtrongmộtcơnmưaxuân.ChúngtôiđiquakháchsạnNewHoteivàemphálêncười.“Mộtxuchonhữngýnghĩcủa em,” tôi nói và em chìa tay ra liền, nhưng ngay lúc đó tôi phải hãmphanhkháđộtngộttrướctínhiệuđènđỏ.Khichúngtôidùnglại,mộtchiếcxekhác lướtđếnđỗcạnhchúng tôi,vàmột thiếuphụđẹp rực rỡvới thânhìnhthonchắccủamộtvậnđộngviênđiềnkinh(tôiđãgặpnàngởđâunhỉ?)nướcdahồnghào,tócnâuóngánhxõangangvai,cấttiếnglanhlảnhchàoLo “Hello!” - rồi quay sang nói với tôi, effusively, edusively

[259] (trúng

pắp!),nhấnmạnhmộtsốtừ:“Thậtxấuhổ,ailạidứtDollyrakhỏivởkịchnhưthếbaogiờ-giámàôngđượcnghetácgiả

[260]nứcnởcangợiLosau

buổitập…““Đènxanhrồiđấy,ngốcạ,”Lothìthầmvàcùnglúc,vungcánh

tay xủng xoẻng vòng vui vẻ vẫy chào vĩnh biệt, Jeanne d’Arc (trongmộtbuổibiểudiễnchúngtôiđãxemtạinhàhátthànhphốBeardsley)phóngàolênbỏxachúngtôivàngoặtgấpvàoĐạilộCampus.“Đíchxáclàai?VermonthayRumpelmeyer?”“Không,EdusaGold,côtaquảnlívàđiềukhiểncácbuổitậpkịchcủabọn

này.”“Takhônghỏivềcôta.Đíchxácaiđãchếravởnày?”“À!Phải, tất nhiên...Hìnhnhư làmộtbàgià,Clare-Gì-Gìđó.Ởđó, có

khốibàgià.”“Vậybàtc.khenem?”“Khenvàomắt-bàtahônlênvầngtrántrongtrắngcủaem”-vàcụccưng

củatôiphátracáiâmthanhvuivẻnhưtiếngsủa,mộttậtmớimàgầnđâyemđãbắtđầutậpnhiễm,cólẽdothóiquentrênsàndiễn.“Emthậtlàmộtconngườingộnghĩnh,Lolita,”tôinóimộtcâugìđạikhái

nhưvậy.“Dĩnhiên, taquávuivìemđãbỏcái tròkịchcọtnhốnhăngấy.Nhưngđiềukìlạlàemtunghêtấtcảchỉmộttuầntrướckhinóđạtđếncaotràotựnhiên.Chao,Lolita,emnêncẩnthậnvớinhữngcúrờibỏkiểuấycủaem.TanhớemđãbỏRamsdaleđểđếntrại,rồibỏtrạiđểlàmmộtcuộcduhí,vàtacóthểliệtkênhữngthayđổiđộtngộtkháctronghànhxửcủaem.Emphảicẩnthậnđấy.Cónhữngđiềukhôngbaogiờnêntừbỏ.Emphảichịukhókiêntrì.Emnêncốgắngtửtếvớitahơnchútnữa,Lolita.Emcũngnêntrôngchừngchếđộănuốngcủaem.Vòngđùicủaem,embiếtđấy,khôngminvượtquábốnmưoitưxăngtimét.Quánữacókhichếtđấy(cốnhiênlàtanóiđùathôi).Giờđây,chúngtađangbướcvàomộtcuộchànhtrìnhdàivuivẻ.Tanhớ...“

16

TôinhớhồibéởchâuÂu,cóhômtôikhoáichíngắmmột tấmbảnđồ

BắcMĩ trên đó hàng chữ đậm “AppalachianMountains[261]

” chạy dài từAlabama lên tớiNewBrunswick, khiến cho toànbộkhuvựcnóvắtqua -Tennessee, hai bang Virginia, Pennsylvania, New York, Vermont, NewHampshirevàMaint-hiệnlêntrongtrí tưởngtượngcủatôinhưmộtnướcThụySĩkhổnglồhoặcthậmchínhưmộtvùngTâyTạng,toànnúinonvớinhững đỉnh kim cương hùng vĩ nối tiếp nhau, những cây tùng cây báchkhổnglồ, lemontagnardémigre*(ngườimiềnnúidicư)mìnhchoàngtấmda gấu lẫm liệt, và Felis tigris goldsmitht

[262], và những người Anhđiêng

dướibóngcâycatalpa.Thếmàtấtcảnhữngcáiđórútlạivỏnvẹnlàmộtbãicỏngoạiôxácxơvàmộtcáilòđốtráckhóimù,thậtlàngaongán.VĩnhbiệtAppalachia!Rờikhỏiđó,chúngtôiđixuyênquabangOhio,babangcótênbắtđầubằngchữ“I”

[263]vàbangNebraska-ôi, lànhơiđầutiêncủaMiền

Tây[264]

! Chúng tôi đi rất thong dong, có hẳn hơnmột tuần để tớiWace,miềnphãn thủy,ởđóLocuồngnhiệt khaokhátđượcxemnhữngvũđiệunghi thức khởi đầu mùa lễ mở Hang Thần, và có ít nhất ba tuần để tớiElphinstone,viênngọccủamộtbangMiềnTây,nơiemaoướcđượctrèolênRedRock(NúiĐáĐỏ)từtrênđó,mớiđây,mộtminhtinhmànbạcsắpvềgiàđãnhảyxuốngtựsátsaumộtchầuchèchénsaysưavớigãđiếmđựccủamình.Một lầnnữa,chúngtôi lạiđượcmờichàođếncácmotelđángngờbằng

nhữngdòngchữđạiloạinhưsau:“Chúngtôimuốnquíkháchcảmthấynhưởnhàmìnhtrongthờigianưu

trútạiđây.Tấtcảthiếtbịđềuđượckiểmtracẩnthậnngaykhiquíkháchtới.Sốxe củaquíkháchđượcghi lại.Xindùngdè sẻnnướcnóng.Chúng tôidànhquyềntốngkhứmọikẻgâyrốimàkhôngcầnbáotrước.Xinđừngvứtbấtcứ loại rácgìvàobồncầu.Cảmơn.Monggặp lại.Banquản trị.T.B.ChúngtôicoiquíkháchnhưnhữngNgườiƯuTúNhấttrênThếGiới.Ởnhữngnơigớmghiếcnày,giáphòngcóhaigiườngsóngđôilàmườiđô

la, ruồi xếp hàng ngoài cửa phụ không lưới và lách vào trong phòng, tànthuốclácủanhữngkháchtrọtrướcchúngtôicònlưucữutrongnhữngchiếcgạttàn,mộtsợitócphụnữvươngtrêngối,ngherõcảtiếngngườiởphòngbêntreoáovàotủ,nhữngchiếcmắcáođượckhéoléogắnvàothanhngangbằngnhữngvòngdâythépđểđềphòngkẻtrộmvà,đểđẩysựkệchcỡmđến

tộtcùng,nhữngbứctranhtreobêntrêncặpgiườngsóngđôicũngsóngđôiysìnhưnhau.Tôicũngnhậnthấylàmốtthươngmạiđangthayđổi.Cómộtkhuynhhướngliênkếtnhữngcănphòngtrọbiệtlậplạiđểdầndầntạothànhkiểulữquáncósântrong,vàkìa!(Lokhôngquantâm,nhưngđộcgiảthìcóthể)mộttầnghaiđượccấtthêm,mộtsảnhchờbắtđầuhìnhthành,ôtôcủakháchđượctậptrungvàomộtnhàđểxechung,vàmoteltrởlạidạngkháchsạncổtruyềnngonlành.Lúcnàyđây,tôixinquívịđộcgiảchớcógiễutôivàtâmtrạngbốirốicủa

tôi.Giờđây,giảimãmộtsốphậnđãqua,đốivớiquívịcũngnhưvớitôi,làchuyêndễ;nhưngmộtsốphậnđangdiễnbiến-tintôiđi-khôngphảilàmộttruyệnthuộcloạitrinhthámnơitachỉviệcchúmụcvàocácđầumối.Thờitrẻ,tôicóđọcmộttruyệntrinhthámPháptrongđó,thựcra,cácđầumốiđềuinchữngả;nhưngđókhôngphảilàcungcáchcủaMcFate

[265]-ngaycảnếu

tabiếtcáchnhậnramộtsốchỉdẫnbíhiểm.Chẳng hạn: tôi sẽ không thề rằng không có ít nhấtmột lần, trước hoặc

ngaykhibắtđầuchặngTrungTâytronghànhtrìnhcủachúngtôi,emđãtìmđượccáchthôngtinchomộthaynhiềungườilạ,hoặcthậmchítiếpxúctrựctiếpvớihọ.ChúngtôiđãdừngởmộttrạmxăngdướitấmbiểnPegasus

[266],

vàemđãlỉnhkhỏixe,chuồnraphíasaunhàtrongkhi tôi lúihúi theodõithao táccủangười thợmáydướichiếccapôdựngmở,chekhuấtemkhỏitầmnhìncủatôimộtlúc.Vốndễtínhsẵnsàngbỏqua,tôichỉônhòalắcđầu,mặcdù,vềnguyêntắc,nhữnghànhđộnglủiđinhưvậylàcấmkị,bởilẽ,vìnhững lídohuyềnbínàođó, tôi linhcảm thấy rằngphòngvệsinh -cũngnhưbuồngđiệnthoạicôngcộng-lànhữngnơimàsốphậncủatôidễbềmắcmớnhất.Tấtcảchúngtađềucónhữngvật-điềm-báo-định-mệnhkiểuđó-cóthểvớingườinàylàmộtphongcảnhlặpđilặplại,vớingườikia,làmộtconsố - do các thần linh lựa chọn cẩn thận để phát độngnhững sự kiện có ýnghĩađặcbiệtđốivớichúng ta -chỗnàyJohnbaogiờcũngvấpngã;chỗkia,Janebaogiờcũngtannátlòng.Thế... saukhi xeđượckiểm tra, tôi re ra khỏi cácvòi bơmđể chomột

chiếcxetảivàođổxăng,vàbấygiờ,sựvắngmặtcànglúccàngtăngkhốicủaLobắtđầuđènặnglêntôitrongkhônggianmàuxámđầygió.Đókhôngphảilầnđầu,cũngchẳngphảilầncuối,tốingắmnhìnnhữngvậttĩnhtạitầmthườngkiavớimộttâmtrạngbốirốinhườngấy,chúngcóvẻngạcnhiênnhưnhữnggãnhàquêmắt thao láo,khi thấymìnhnằm trong tầmnhìncủa lũngườiduhànhbịmắccạn:cáithùngrácmàuxanhkia,nhữngchiếclốprấtđenvớihaicạnhrấttrắngbàybánkia,nhữngcandầuxelấplánhkia,cáitủlạnhmàuđỏvớinhữngđồuốngnhiềuloạikia,bốn,năm,bảycáichaikhông

trongnhữngôgỗnomnhưmộttròôchữchưagiảihết,cáiconbọkiênnhẫnbòngượclênmétrongcửasổvănphòng.Nhạcđàiphátthanhbayratừcửalớnđểmởvàvìtiếttấukhôngđượcđồngbộhóavớinhữngphậpphồng,rậprờncủacâycỏđượcgiókhuađộng,nênngườitacócảmgiácnhưmộtđoạnphimcâmđangsốngcuộcsốngriêngcủanótrongkhidươngcầmvàvĩcầmthìđitheomộtnétgiaiđiệuhoàntoànbiệtlậpvớinhịpđuđưa,runrẩycủahoa-lá-cành.DuâmnhữngtiếngnứcnởcuốicùngcủaCharlottechợtrunglênmộtcáchlạclõngtrongtôikhiLolitanhôratừmộthướnghoàntoànbấtngờ,tàáobayphấtphớicũngchẳngănnhịpgìvớinhạc.Toalétcóngười,emđãphảisangkhốinhàtiếptheo,tớichỗtấmbiểnConche

[267].Bênấy,họ

bảohọrấttựhàovềphòngvệsinhcôngcộngsạchbóngcủahọ.Nhữngtấmbưuthiếpdántemsẵnnày,họnói,làdànhchoquíkháchđểgópýphêbình.Đâythìchẳngcóbưuthiếp.Xàphòngcũngkhông.Chẳngcógì.Miễngópý.Hôm ấy, hay hôm sau, saumột chặng buồn tẻ quamột vùng trồng cây

lươngthực,chúngtôi tớimộtthị trấnnhỏdễthươngvànghỉtạikháchsạnChestnutCourt-nhữngcânnhàgỗxinhxắn,bãicỏxanhâmẩm,nhữngcâytáo,mộtcáiđucũkĩ-vàmộtcảnhchiềutàhùngvĩmàcôbémệtnhoàicủatôikhôngbuồnđểý.EmđãmuốnđiquaKasbeamvìnơinàychỉcáchthànhphốquêhươngemcónămmươicâyvềphíaBắc,nhưngsánghômsau,tôithấyemhoàntoànuểoải,chẳngmuốnthấylạicáivỉahènơiemtừngchơinhảyôlòcòcáchđâykhoảngnămnăm.Vìmộtlídohiểnnhiên,tôihơisợcáichặngđiquànhấy,mặcdùchúngtôiđãthỏathuậnlàcốgắngkhôngđểngườitađểýthấy-ngồilìtrongxevàkhôngtìmgặpbạncũ.Việcemtừbỏdựđịnhấykhiếntôinhưtrútđượcgánhnặng,tuynhiên,cảmgiácnhẹnhõmấybịbợnlênbởicáiýnghĩrằngnếuemđoánđượctôivẫnhoàntoànchốngđốikhảnănggợihoàiniệmcủaPiskynhưnămngoái,thìchắcemđãkhôngdễdàngbỏcuộcđếnthế.Khitôinhắctôiđiềuđóvớimộttiếngthởdài,emcũngthởdàithanphiềnrằngmìnhthấykhóở.Emmuốnnằmlạigiườngvớimộtlôhọabáo,ítnhấtlàđếnbữatrà,vàsauđónếuthấyđỡ,emđềnghịlẫnđườngluôn,tiếptụcđivềphíaTây.Tôiphảinóilàemthậtngọtngàovàlơilả,vàemrấtthèmquảtươi,nêntôiquyếtđịnhđikiếmchoemmộtbữatrưapích-níchngonlànhởKasbeam.Phòngtrọcủachúngtôiởtrênmộtđỉnhđồicốcâyphủ,từcửasổcóthểnhìnthấyconđườngngoằnngoèođixuống,rồichạythẳngnhưđườngngôirẽmáitóchaihàngcâyhạtdẻvềphíathịxãxinhđẹp,nomtừxarõlạlùngnhưmộtthứđồchơitrongbuổisángtrongveo.Cóthểthấymộtbégáitrênmộtchiếcxeđạp,tựanhưmộtconquỉlùncưỡimộtconcôntrùng,vàmộtconchó,hơiquátosovớitỉlệcânđối,tấtcảđềurõmồnmộtnhưđoànngườihànhhươngcùngđàn la rồng rắn leo lênnhững

conđườngnhờnhạtmàusáptrongnhữngbứctranhcổvớinhữngngọnđồixanhvànhữngngườibétímàuđỏ.TuântheobảnnăngngườichâuÂuưadùngđôichânkhicóthểkhôngcầnđếnxehoi,tôithủngthẳngđixuống,vàcuốicùng,gặpcôbéđixeđạp-mộtbégáixấuxíbéomậpđầuthắtbímhaibên,theosaulàmộtconchógiốngSt.Bernardtođùngvớihốcmắtnhưhoatươngtư.ỞKasbeam,mộtôngthợcạorấtgiàhúichotôimộtkiểutócdởẹc:ônghuyênthuyênvềcậucontraicầuthủbóngchàycủamìnhvàcứmỗicúchạtbóng,lạinhổtoẹtvàogáytôi,vàthỉnhthoảnglạilấyvạtkhănchoàngcủatôilaumụckỉnhhoặcngắtquãngđiệumúakéoláchcáchđểchìachotôixemnhữngmẩucắttừbáođãốvàng,còntôithìbỏngoàitai,lơđãngđếnnỗikhiôngchỉvàomộttấmảnhcógiáđỡgiữanhữnglọnướcmĩphẩmxamxámcũmèm,tôimớigiậtmìnhhiểuralàtaycầuthủbóngchàyđểriamépkiađãchếttừbamươinămnayrồi.Tôiuốngmộttáchcàphênóngvôvị,muamộtnảichuốichochúkhỉcon

của tôivàdiễumươiphútnữa trongmộtcửahàng thựcphẩmchếbiến. Ítnhấtlàmộttiếngrưỡiđãtrôiquakhi,nhưmộtkẻhànhhươngbémọnhồixứ,tôixuấthiệntrênconđườngngoằnngoèodẫnlênChestnutCastle.Côbétôigặptrênđườngxuốngphố,lúcnàyômmộtđốngquầnáochăn

mềnvàđanggiúpmộtngườiđànôngdịdạngmàcáiđầutovànétmặtthôkệchlàmtôinhớđếnnhânvật“Bertoldo

[268]”trongkịchdândãÝ.Họđang

làmvệsinhcáccănphòng trọ-ởChestnutCrestcókhoảngmộtchụccănnhưthế,tấtcảđượcbốtrícáchnhauthưathoángdễchịugiữavòmláxanhumtùm.Lúcnàylàbuổitrưavàphầnlớncáccăn,vớimộttiếngsậpcửacuốicùng,đã trúthếtkháchrangoài.Mộtcặpvợchồngrấtgià,gầngiốngnhưxácướp,trongmộtchiếcxemôđenrấtmới,đangláchrấttừtừrakhỏimộttrongnhữngnhàđểxekềnhau;mộtcapôđỏ

[269]nhôrakhỏimộtnhàđểxe

khácnhưkiểutúibaogắnphía trướcquầnsoọc;vàcạnhphòngchúngtôi,một thanh niên đẹp trai cường tráng, tóc đen,mắt xanh, đang khuânmộtchiếctủlạnhlưuđộngvàomộtcáistationwagon

[270].Vìmộtlídonàođó,

gãnhoẻnmộtnụcưòingượngngậpvớitôikhitôiđingangqua.Trênvạtcỏđốidiện,trongbóngrâmnhiềucànhnhánhcủalùmcâysumsuê,conchóSt.Bernardquenthuộcđangcanhgiữchiếcxeđạpcủacôchủ,vàcạnhđó,mộtthiếuphụmangbầuđãkhágiàtháng,đặtmộtđứahàinhisướngngấtngâylênmộtchiếcđudâyvànhẹnhàngđưađẩynó,trongkhimộtthằngbéchừnghai,batuổighentứcgâyrốibằngcáchcốcokéotấmvángỗcủacáiđu;cuốicùng,nóbị chính chiếcđuxôngãvànằmsóng soài trên cỏ lakhóc ầm ĩtrong khimẹ nó vẫn tiếp tụcmỉmmột nụ cười dịu dàng nhưng bâng quơ

khôngdànhchođứanàotronghaiđứaconhiệndiện.Sởdĩtôinhớrànhrọtnhữngchitiếtấycólẽvìchỉmấyphútsauđó,tôiphảiràlạitoànbộcáccảmgiác củamìnhmột cách triệt để; vàngoài ra,một cái gì trong tôi đã luôncảnhgiáckểtừcáiđêmghêsợấyởBeardsley.Chonênlúcnày,tôiquyếtkhôngđểtâmtrímìnhlãngđibồicáicảmgiáckhoankhoáidocuộcđibộmanglại-bởicơngiómùahètrẻtrungômấpgáytôi,bởitiếnglạoxạomềmmạicủa lớpsỏiướt,bởimẩuthứcănngònngọtmàcuốicùng tôiđãdùnglưỡilẩyrađượctừmộthốcrăngvàthậmchíbởicảtrọnglượngêmáicủamớthựcphẩmmàlẽratìnhtrạngchungcủatimtôikhôngnênchophéptôimang;nhưngngaycảcáibơmkhốnkhổnàycủatôicũngcóvẻhoạtđộngêmru,vàkhitớicănphònggỗnơitôiđãđểlạiLolitacủamình,lòngtôichọtcảmthấyadolorid’amoureuselangueur

[271]*(nặngsầutươngtư),đểmượn

chữcủagiàRonsardthânmến.Tôi ngạc nhiên thấy em đã mặc quần áo chỉnh tề. Em ngồi trên mép

giường,áophông,quầnthường,vànhìntôinhưthểkhôngnhậnratôi.Chiếcáophôngmỏngnhẽokhôngxóanhòamàcòn làmnổibậthìnhkhốimềmmạivàngaythậtcủacặpvúnhỏ,vàsựngaythậtấylàmtôibựcmình.Emđãkhộngtắmrửagì,nhưngmôiemthìvừamớitôsonnhoenhoétvàmấychiếcrăngtolấplánhnhưnhữngchiếcngàvoibịdâyrượuvang,hoặcnhưnhữngquânpokerhồnghồng.Vàemngồiđó,hai taychắptronglòng,mơmộng,ngậptrànmộtánhngờingờihoàntoànchẳngcógìliênquanđếntôi.Tôiđặtphịchcáitúigiấynặngtrĩuxuốngđấtvàđứngnhìntrântrânvào

nhữngmắtcálộratừđôichânđixăngđancủaem,rồivàobộmặtđầnra,rồilạiquayvềđôichântộilỗi.“Emvừarangoài,”tôinói(đôixăngđanlấmđầyvếtsỏi).“Emvừamớidậy,”emđápvànóithêmkhibắtgặphướngnhìnxuốngcủa

tôi:“Córangoàimộtgiây.Xemmìnhđãvềchưa.”Emnhậnthấynảichuốivàvươnngườivềphíabàn.Tôi có thể ngờ chuyện gì đặc biệt?Quả thực là không -nhưng đôimắt

đùngđụcngơngẩnnhưđangởcungtrăngkia,cáinồngnànlạlùngtỏaratừem!Tôikhôngnóigì.Tôinhìnconđườnguốnkhúcrõmồnmộttrongkhungcửasổ...Vớibấtkìaimuốnphảnbộilòngtincủatôi,đâyhẳnlàmộtvịtrícảnhgiớituyệtvời.Lobắtđầuđảchuối,cànglúccàngthấyngonmiệng.Độtnhiên, tôi nhớ đến cái nhoẻn cười lấy lòng của gã thanh niên phòng bêncạnh. Tôi vội bước ra ngoài. Tất cả các xe đã biếnmất trừ chiếc stationwagoncủagã;côvợbụngchửacủagãđangvàoxecùngvớiđứaconẵmngửavàđứakia,ítnhiềuđãbịloạitrừ.“Cóchuyệngì,mìnhđiđâuvậy?”Lokêutotừcổngvào.

Tôinóichẳngcóchuyệngì.Tôiđẩythânhìnhmềmmạicủaemtrởvàophòngvàvàotheoem.Tôixétoạcchiếcáophôngcủaem.Tôimồphéc-mơ-tuyaphầncòn lại.Tôigiậtđôixăngđan ra.Cuồngkhấu, tôiđuổi theocáibóngsựngoại tìnhcủaem;nhưngcáidấuvếtmàtôidòtheothậtmờnhạtđếnnỗihầunhưkhôngthểphânbiệtđượcnóvớisựhoangtưởngcủamộtthằngđiên.

17

Gros*Gaston(GastonBéo),theocáicungcáchcầukìcủalão,thíchtặng

quà-nhữngmónquàcầukìchỉhơikhácthườngmộtchútxíu,hoặcítralàthếtheocáchnghĩcầukìcủalão.Mộttối,nhậnthấyhộpđựngquâncờcủatôibịvỡ,sánghômsau,lãochomộthọcsinhnhỏcủalãomangđếnchotôimộtcáihộpbằngđồngđỏvớimộthọatiếtphươngĐôngtinhxảotrênnắp,cóthểkhóalạiantoàn.Chỉcầnliếcnhìnmộtcái,tôiđãbiếtchắcđólàthứhộprẻtiềnkhônghiểusaođượcgọilà“luizetta”

[272]màanhcóthểmuaở

Algershoặcmộtnơinàokhácvàsauđókhôngbiếtdùnglàmgì.Rốtcuộc,nóquádẹt,khôngđựngnổinhữngquâncờbựcủatôi,nhưngtôivẫngiữ-đểdùngvàomộtmụcđíchhoàntoànkhác.Đểphávỡmộtmắtlướinàođócủasốmệnhmàtôilờmờcảmthấymình

đangbịmắcvào,tôiđãquyếtđịnh-bấtchấpsựbựctứcrõràngcủaLo-lưulạimộtđêmnữaởChestnutCourt; thứcgiấchẳnvàolúcbốngiờsáng,tôikiểmtrađểbiếtchắclàLovẫnngủsaytít(miệnghá,kiểunhưngạcnhiênđờđẫntrướccuộcđờivônghĩa lạkìmàtấtcảchúngtôi

[273]đã tạodựngcho

em)vàyên trí rằngbáuvậtđựng trong“luizetta”vẫnan toàn.Nằmgọnởđáyhộp,bọcấmcúngtrongmộtchiếckhănlentrắng,làmộtkhẩusúnglụctựđộng, loạibỏ túi: cỡ .32,ổđạn támviên, chiềudàikémmộtphầnchínchiềudàicủaLolitamộtchút,bángbằnggỗhồđàokẻô,hoàn thiệnxanhđậm.TôiđãthừahưởngnótừôngHaroldHazequácốcùngvớicuốnca-ta-lônăm1938trongđócóđoạnvuivẻkhẳngđịnhrằng:“Đặcbiệtthíchhợpđểdùngtrongnhà,trongxehơi,cũngnhưnhằmvàongười.”Nónằmđó,sẵnsàngđểđượcdùngngaynhằmvàomộthaynhiềungười,đạnđãnạpđủ,chốtcàiờvịtríantoàn,đểngănchặnmọitainạncướpcòkhôngđúnglúc.Chúngtanênnhớmộtkhẩusúnglục,theoFreud,làbiểutượngchochigiữađằngtrướccủacụtổ.Giờđây,tôivuimừngcónótrongtay-càngmừnghơnnữalàtôiđãhọc

sửdụngnótừhainămtrước,trongrừngthôngquanhconhồthủytinhcủatôivàCharlotte.Farlow,ngườiđãcùngtôilangthangtrongnhữngkhurừnghẻolánhấy,làmộttaythiệnxạcừkhôi,vàvớikhẩu.38củamìnhcóthểbắntrúngmộtconchimruồi,tuynhiêntôiphảinóirằngkhôngthểlượmlạiđượcmấytítừxácnóđểchứngminh-chỉmộtdúmlôngngũsắc.MộtcựucảnhsátvạmvỡtênlàKrestovski

[274],ngườitừngbắnchếthaitêntùvượtngục

vàonhữngnămhaimươi,đãnhậpbọnvớichúngtôivàhạmộtconchimgõ

kiến-hoàntoàntráimùa,tiệnthểxinnóithêmvậy.Giữahainhàthểthaođó,dĩnhiêntôilàmộtlínhmớitòtevàbắncáigìcũngtrượt;tuynhiên,vàomột lần sau đimộtmình, cuối cùng tôi cũng bắn bị thươngmột chú sóc.“Màynằmyênđây,”tôithìthầmvớianhbạnnhỏnhẹbỗngvàsănchắccủamình,rồichúcsứckhỏenóbằngmộtlirượugừng.

18

Giờđây,độcgiảhãyquênnhữngChestnutvàColt

[275]đi,đểtheochúng

tôixahơnvềphíaTây.Nhữngngày tiếp theođượcđánhdấubằngnhữngcơngiônglớn-haycólẽchỉcóđộcmộtcơngiôngduynhấtdichuyểnquatoànvùngbằngnhữngbướcnhảycócnặngnề,màchúngtôikhôngsaobứtthoáikhỏi,cũngnhưkhôngthểbứtthoátkhỏitaythámtửTrappbởivìchínhtrongnhữngngàynày,nổilênvấnđềChiếcXeMuiTrầnAztecMàuĐỏ

[276]

átcảchủđềnhữngngườitìnhcủaLo.Kìlạ!Xưanay,tôiluônghenvớitấtcảnhữngkẻgiốngđựcchúngtôigặp,

thếmà,kìlạthay,saomàtôilígiảisaitrậtđếnthếnhữngđiềmbáocủataihọa.CólẽtôibịrungủbởiứngxửđoantrangcủaLotrongmùađông,vàdùsao đi nữa, ai lại nghĩ rằng một Humbert khác đang háo hức bám theoHumbertvàtiểunữthầncủaHumbertquanhữngdảiđồngbằngrộnglớnvàxấuxívớicảpháohoacủathầnZeus,giảđịnhđóthậtquánguxuẩn,ngaycảđốivớimột thằngđiên.Donc* (vậynên) tôiđồ rằngngườiđiềukhiểncáiConBòTâyTạngMàuĐỏđangnhằngnhẵngtheosauchúngtôitrêntừngcâysố,vớimộtkhoảngcáchkínđáo,làmộtthámtửđượcmộtcharáchviệcnàođóthuêđểdòxem,đíchxácra,HumbertHumbertđanglàmgìđứacongáiriêngcủavợhắn,cònđangởtuổivịthànhniên.Nhưthithoảngvẫnxảyđếnvớitôivàonhữngthờiđiểmrốiloạnđiệnnăngvàchớpgiậtđùngđoàng,tôithườngbịảogiác.Cóthểđókhôngphảichỉlàảogiác.Tôikhôngbiếtemhayhắn,haycảhaiđãbỏgìvào li rượucủa tôi,nhưngmộtđêm, tôicảmthấychắcchắncóaiđóđãgõcửaphòngchúngtôivàtôibènmởphăngcửavànhận thấyhaiđiều - rằng tôi trần truồngnhưnhộngvà, trắng lấp loángtrong bóng đêm rả ríchmưa, sừng sữngmột gã đàn ông đeo tấmmặt nạJuttingChin

[277],nhânvậtthámtửkệchcỡmtrongmộttruyệntranh.Hắncố

nénnhưngvẫnphìcườivàchạybiến,vàtôilảođảotrởvàophòng,đổkềnhxuốnggiườngngủtiếp,vàchođếntậnbâygiờ,tôivẫnkhôngbiếtchắccáihình ảnhđó có phải làmột giấcmơdoma túy gâynên hay không tôi đãnghiêncứuđếntậncủtỉcáiloạiuy-muacủaTrapp,vàcáiđêmấycóthểlàmột tiêumẫukhảdĩcủanó.Ôi, sốngsượngvàcựckìphũphang!Mộtkẻnào đó, tôi nghĩ, kiếm tiền bằng cách bán nhữngmặt nạ với những hìnhtượngbìnhdânnhưquáivậthoặckẻnguđần.ChẳngphảisánghômsautôiđãthấyhaiđứabébớimộtthùngrácvàthửđónggiảJuttingChinđósao?Tôitựhỏi.Cóthếđóchỉlàmộtsựtrùnghợp-dođiềukiệnkhíquyển,tôiđồ

làthế.Làmột tên sát nhân có trí nhớ tuyệt hảo nhưng không trọn vẹn và phi

chínhthống,tôikhôngthểkhaivớiquíbàquíôngđíchxácngàynàotôibắtđầubiếtmộtcáchtuyệtđốichắcchắnlàchiếcxemuitrầnmàuđỏbámtheochúng tôi.Tuynhiên, tôicónhớ lầnđầu tiên trông thấy rõ rànhkẻ láinó.Mộtbuốichiều,tôiđangláichầmchậmqualànmưaxốixảnhưtrútnướcvàkhôngngừngthấycáibóngmamàuđỏấybơi lộivàrunrấykhátdụctrêntấmkínhhậu,thìchợttrậnhồngthủyngớtdầnthànhmộtcơnmưatí tách,rồitạnhhẳn.Xoẹtmộtcái,xalộbùngnắngvàvìcầnmộtcặpkínhrâmmới,tôidừnglạiớmộttrạmxăng.Chuyệnxảyralàmộttệnạn,mộttaiương,bấtkhảkháng,nêntôihoàntoànkhôngthèmđếmxỉađếnviệckẻlặnglẽbámtheochúngtôi trongchiếcxebỏmuicũngđỗ lạisauchúngtôimộtquãngngắn,ởmộtquáncàphêhaymộtquánbar trươngmộtcáibiểnnguxuẩn:“The Busrle: ADeceitfil Seatful”

[278]. Đổ xăng cho xe xong, tôi vào cửa

hàngđểmuakínhvàtrảtiềnxăng.Trongkhiđangkímộttấmséclữhành,bụnghỏidạkhôngbiếtđíchxácramìnhđangởđâu,tôitìnhcờngóquamộtkhungcửasổbêncạnhvàtrôngthấymộtđiềukinhkhủng.Mộtngườiđànônglưngrộngbè,đầuhói,mặcvét-tôngmàubevàquầnmàunâusẫm,đangngheLo;emthòđầurakhỏicửaxevàđangnóirấtnhanhvớingườikia,bàntayxòerađưalênđưaxuốngnhưmỗilầnemtỏrarấtnghiêmtúchoặcmuốnnhấnmạnhđiềugì.Điều làm tôingạcnhiênđếnghê tởm là... nói thếnàonhỉ?... là cái cung cách liến thoắngxuềxòa cửa em,nhưkiểuhọđãquennhau...ôi,hàngtuầnliền,tôivẫncònthấyhắngãigãimávàgậtđầuvàquayđi và trởvề chiếcxemui trần củahắn -một gãđànông trạc tuổi tôi, vairộng,đậmngười,hơigiốngchúGustaveTrapp, emhọcủacha tôi sốngớThụySĩ-cũngcáibộmặtrámnắngnhẵnlì,hơiphịhơnmậttôi,vớimộtbộrianhỏđennhánhvàcáimiệngđồitrụytrôngtựanụhồng.Khitôitrởvàoxe,Lolitađangnghiêncứumộtbảnđồđiđường.“Ngườiđànôngấyhỏigìemthế,Lo?”tôihỏi.“Đànôngnào?À,ngườiđànôngấy.Àphải.Ồ,emkhôngbiết.Ôngtahỏi

emcóbảnđồkhông.Emđoánôngtalạcđường.”Chúngtôitiếptụcđivàtôinói:“Nghenày,Lo.Takhôngbiết emcónóidốihaykhông, ta cũngkhông

biếtemcóđiênhaykhông,vàtạmthờiđiềuđókhôngquantrọngđốivớita;nhưngngườiđóđãbámtheochúngtasuốtcảngày,vàhômquatathấyxecủahắnởkháchsạn,vàtanghĩhắnlàmộttêncớm.Emthừabiếtđiềugìsẽxảyravàemsẽbịđưađiđâunếucảnhsátpháthiệnramọisự.Giờtamuốnbiếtđíchxáchắnmuốnnóigìvớiemvàemđãkểgìvớihắn.”

Emcườikhanhkhách.“Nếuhắntalàcớm,”emnói,giọngthethé,nhưngkhôngphảilàphilô-

gích, “điều tệ hại nhất chúng ca có thể làm, là chứng tỏ cho hắn thấy làchúngtasợ.Cứlờhắnđi,ba.”“Hắncóhỏichúngtađiđâukhông?”“Ô,cáiđóhắnbiếtrồi”(trêutôi).“Dùsaođinữa,”tôinói,chánkhôngmuốngặnghỏinữa,“bâygiờtacũng

đãnhìnrõmặthắn.Chẳngxinhtraigì.NomhắngiốnghệtmộtngườibàconcủatatênlàTrapp.”“CókhihắnlàTrapp

[279]thậtđấy.Nếuemlàba...Ồ,xemnày,tấtcảcác

conchínđềuđổithànhsốkhôngkhisangđếnhàngnghìn.Hồiemcònbétí,”emnóitiếpmộtcáchkhábấtngờ,“emcứnghilàtấtcảcácconsốsẽdừnglạivàtrởvềsốchín,nếuma-măngđồngýchoxelùi.”Tôinghĩđãylàlầnđầutiênemtựmìnhnóivềthờithơấutiền-Humbert;

có lẽ sânkhấuđãdạyem thủ thuậtnày;vàchúng tôi tiếp tụcđi, im lặng,khôngbịbámtheo.Nhưngngàyhômsau,nhưmộtchứngđaudomộtbệnhnanytrởlạikhi

thuốc tê và hi vọng giảm dần hiệu lực, nó lại nhằng nhẵng đó, đằng sauchúngtôi,cáiconthúđỏbóngbẩyấy.Hômđó,xecộtrênxalộthưathớt;không ai vượt ai; và không ai tìmcách lenvàogiữa chiếcxexanhkhiêmnhườngcủachúng tôivàcáibóngoaiphongmàuđỏcủanó -như thểcáikhoảnggiữaấyđãđượcyểmbùa,mộtvùngcủamathuậtvàhoanhỉđộcác,mộtvùngmàbản thân sự chínhxácvàổnđịnh củanó cómộtphẩmchấttrongsuốtnhưthủytinh,hầunhưmangtínhnghệthuật.VớiđôivaiđộnvàbộriakiểuTrapp,thằngchaláixeđằngsautôinomgiốngnhưmộtthằngbùnhìnbàytrongtủkínhvàchiếcxemuitrầncủahắndườngnhưchỉdichuyểnbởi vì cómột sợi dây lụa vô hình lặng lẽ nối nó với chiếc xe xập xệ củachúng tôi.Xe chúng tôi bội phầnyếuhơnchiếcxe lộng lẫybóng lộn củahắn, chonên tôi thậmchíkhông tìmcáchbỏxanó.O lente curritenoctisequi!Ôichạytừtừthôi,cơnácmộng

[280]!Chúngtôileonhữngsườndốcdài

rồi lại lăn bánh xuống, chú trọng không vượt quá giới hạn tốc độ, tránhnhữngđứatrẻchậmchạp,môphỏnglạivớitỉlệlớnnhữngđườngconguốnéomàuđentrêncácphùhiệumàuvàngcủachúng,nhưngbấtluậnchúngtôilái cáchnàohayđi tớiđâu, cáikhoảngcáchbịyểmvẫn lướt theonguyênvẹn,vớiđộchínhxáctoánhọc,nhưmộtảoảnh,vậttươngứngtrênđườngbộcủamộttấmthảmbay.Vàtrongsuốtthờigianđó,lúcnàotôicũngýthứcrõmộtcáigìngấmngầmbùngcháyphíabênphảitôi:conmắthânhoan,gòmárừngrựccủaLolita.

Mộtcảnhsátgiaothông,ngợpgiữamê-cung-ác-mộngnhữngconđườngđanchéonhauchằngchịt-vàokhoảngbốnrưõichiềuởmộtthànhphốcôngnghiệp-ngẫunhiêntrởthànhtácnhânngắtđứtcơnchàiyểmnày.Gãrahiệuchotôiđitiếpvàcũngbằngbàntayấy,cắtrờicáibóngcủatôira.Khoảnghaimươichiếcxeàongayvàogiữahaichúngtôi,và tôiphóngđi, lẹ làngláchvàomộtngõhẹp.Mộtchúchimsẻđậuxuống,mỏngậmmộtmẩubánhmìtogộc,bịmộtchúkhácchặnvàcưópmất.Saumấychặngdừngảmđạmvàcốtìnhđivỏngvèo,khitôitrởraxalộ

thìcáibóngcủachúngtôiđãbiếnmất.Lolakhịtmũivànói:“Nếuhắnđúnglàkẻnhưbanghĩ,thìviệcdứtđuôi

bứtkhỏihắnquảlànguxuẩn.”“Giờđây,tacónhữngquanniệmkhác.”“Banên...ừm...kiểmchứng lại...ừm...ba thânyêu...ừm...bằngcách...

ừm...bắt liên lạc lạivớihắn,”Lonói,oằnoại trongnhữngcuộnkhúcmỉamaicayđộccủachínhmình.“Xì,bathậtnhỏmọn,”emnóithêmbằnggiọngbìnhthường.Chúng tôiquamộtđêmảmđạm trongmộtcănphòng rấthôihámdưới

biênđộâmvangcủamưa,vớitiếngsấmrềnkhôngngớttrênđầunhưvọngvềtừtiềnsử.“Emkhôngphảilàlady

[281]vàemkhôngthíchsấmchóp,”Lonói,vàsự

hoảngsợcủaemtrướcgiôngbãosấmchớpđemlạichotôimộtniềmanủiđêtiện.ChúngtôiănđiểmtâmởthịtrấnSoda,dânsố1.001

[282].

“Bằngvàoconsốcuốicùng,”tôinhậnxét,“chắcFatface[283]

đãởđây.”“Bathânyêu,”Lonói,“kiểucùcủabalàmngườitacườivỡbụngđấy.”Vàothờiđiểmnày,chúngtôiđãđivàoxứsởcâyngảiđắng,vàcómột,

haingàythưgiãntuyệtvời(tôithậtlàmộtthằngngu,mọisựđềuổn,sựấmáchkhóchịukiachỉlàbíhơiợthôi)vàchẳngbaolâuđồidỏmđãnhườngchỗchonúithậtvàchúngtôitớiWaceđúngthờigiandựđịnh.Ôi,taihọa.Cómộtsựlẫnlộn:emđãđọcnhầmngàythángghitrongcuốn

hướngdẫndulịch,lễhộimớHangThầnđãqua!Emđónnhậnđiềuđómộtcáchquácảm,tôiphảicôngnhậnthế-vàkhichúngtôipháthiệnraởWace,cáinơigiốngnhưmộtkhuandưỡngnày,cómộtnhàhátmùahèđanggiữacaotràohoạtđộng,lẽđươngnhiênlàchúngtôitìmtớiđóvàomộttốiđẹptrờigiữathángSáu.Quảthật,tôikhôngthểkểvớiquívịcốttruyệncủavởkịchchúngtôixemhômấy.Rànhlàmộttròdiễntầmthường,vớicáchchơiánhsángthiếutựnhiênvàmộtđàonhấtxoàngxĩnh.Chitiếtduynhấtlàm

tôithíchthúlàcáitrànghoatạonênbớibảytiểunữthầnítnhiềubấtđộng,sonphấnxinhtươi,chântayđểtrần-bảythiếunữdậythìbốirối,mặcđồvảisanhiềumàu,đượctuyểnmộtạiđịaphương(bằngvàonhữngxônxaophấnkhíchđâyđó trongđámkhángiả,kiểunhận rangườinhàmình)với chứcnănglàmmộtthứcầuvồngsống,lãngđãngtrênsânkhấusuốthồicuối,đểrồikhuấtdầnmộtcáchlẳnglơkhêugợisaumộtloạtnhữngtấmvoannhiềutầngnhiềulớp.TôinhớkhiđótôiđãnghĩcáctácgiảClareQuiltyvàVivianDarkbloommượncáiýtưởngdùngđámthiếunữlàmcácmàusắccầuvồng,tùmộtđoạntrongJamesJoyce

[284],vàhai“màu”trongsốđóthậtđángyêu

cựckì,đẹpđếnđộhếtchịunổi–DaCamkhôngngừngnhúnnhảyvàXanhNgọcBích, emnày,khimắtđãquenvớibóng tối đennhưmựcbao trùmnhữnghàngghếtầngdướiđôngnghịtkhángiả,bỗngnhoẻnmiệngcườivớimẹhoặcvớingườibảotrợmình.Buổidiễnvừakếtthúcvàtiếngvỗtay-thửâmthanhmàtôikhôngchịu

nối-vừabắtđầuranrankhắpbốnbề,tôiliềnhếtkéolạiđẩyLovềphíacửara,vớiniềmnônnóngyêuđươngrấttựnhiên,muốnmauchóngđưaemtrởvềcănphòngxanhbiếcánhnêôngcủachúngtôi,trongđêmsữngsờvàđầysao:tôivẫnthườngnóithiênnhiênbịsữngsờbởinhữngcảnhnónhìnthấy.Tuynhiên,Dolly-Lotụt lạisautrongmột trạngtháiđêmêhônghồng,đôimắtkhinhkhoáihimhim, thịgiácchoánhếtmọigiácquankhácđếnmứcđôitaymềmoặtcủaemhầunhưkhôngchạmđượcvàonhautrongcáiđộngtáchoanhônhưmáymàemvẫntiếptục.Trướcđây,tôiđãtừngthấykiểuứngxửnàyởtrẻcon,nhưnglạyChúa,đâylàmột trẻconrấtđặcbiệt,đôimắt cận thịhânhoanngâyngấthướngvềphía sânkhấuđã lùixa,nơi tôithoángthấyhaiđồngtácgiả-mộtchiếcáoxmôckinhđànôngvàđôivaitrầncủamộtphụnữcaolớnlạlùng,tócđen,mặtdiềuhâu.“BalạilàmđaucổtayLorồi,thậtthôbạo,”Lolitavừaláchvàongồitrong

xevừanói,giọngnhỏnhẹ.“Cựckìxinlỗi,cụccưngcủatôi,cụccưngcựctímcủatôi,”tôinói,tóm

trượt khuỷu tay em, rồi nói thêm để chuyển đầu đề câu chuyện - chuyểnhướngđịnhmệnh,ôilạyChúa,ôilạyChúa:“Vivianquảlàmộtphụnữcựckì.Badámchắcchúng tađã thấybà tahômqua, trongcáinhàhàngSodaấy.”“Đôikhi, bangốcđếnbuồnnôn,”Lonói.' “Thứnhất,Vivian là tácgiả

nam,cònnữtácgiảlàClare;thứhai,bàtađãbốnmươi,cóchồngvàmangdòngmáudađen.”“BatưởngQuiltylàmộttrongnhữngkẻngàyxưatheođuổiem,hồiem

yêubaởthànhphốRamsdaleêmđềmấy,”tôinóiđểtrêuLolita.

“Cáigì?”Loquặclại,nétmặtcaucó.“Cáilãonhasĩbéoấyà?Chắcđấynhầmđâyvớimộtconnhỏrẻtiềnnàođórồi.”Vàtôinghĩthầmtrongbụng:saomànhữngconnhỏrẻtiềnấychóngquên

mọithứ,tấtcảmọithứ,trongkhichúngta,nhữngthằnggiàsitình,nângniutừngphântừnglitốchấttiểunữthầncủahọ.

19

VớisựđồngýcủaLosaukhiemđược thôngbáo, sởbưuđiệnđãcho

trưởngbưucụcBeardsleyhai địa chỉ chuyển tiếp thư tín làP.O.WacevàP.O.Elphinstone

[285].Sánghômsau,chúngtôiđếnhòmthưlưuởWacevà

phải xếp hàng tuy không dài nhưng chậm rề rề. Lo bình thản nghiên cứudanhsáchbọnlưumanhbịcảnhsáttruylùng.BryanBryanskiđiểntrai,còngọi làAnthonyBryan, còn gọi là TonyBrown,mắtmàu hạt dẻ, nước dasáng,bịtruynãvìtộibắtcóc.Gianlậnbưuphílàfauxpas*(bướcsẩychân)củamộtônggiàmắtrầurĩ,vàdườngnhưthếvẫnlàchưađủ,ôngtacòn“cantội”chânvòngkiềng.Sullivanlầmlìđượcnhắctớivớimộtlòicảnhbáo:tênnàycóthểcóvũkhí,nêncoilàcựckìnguyhiểm.Nếubạnmuốnlàmmộtbộphim dựa theo cuốn sách của tôi, thì hãy nhẹ nhàng hòa trộn một trongnhữnggươngmặtnàyvớimặttôivàolúctôiđangnhìn.VàngoàiracòncótấmảnhnhòenhòechụpnhanhmộtBéGáiBịMấtTích,tuổimườibốn,đigiàynâulúcbỏtrốn,gieovầnđấy

[286].Aithấyxinbáochoquậntrưởngcảnh

sátBuller.Hãybỏquaphầnthưtừcủatôi;còncủaLothìcóbảngđiểmvàmộtchiếc

phongbìnomrấtđặcbiệt.Tôicốtìnhmởphongbìnàyvàđọckĩnộidung.Tôikếtluậnrằngngườitađãbiếttrướclàtôisẽlàmthế,vìLodườngnhưchẳnghềphảnđốimàchỉlữngthữngđivềphíaquầybáoởgầncửara.“Doll-Lo:Vậylàvởkịchđãthànhcônglớn.Cảbaconchósănnằmim,

có lẽ được Cutler cho uống thuốc mê liều nhẹ, mình đoán thế, và Lindathuộchếtphầnlờithoạicủacậu.Nódiễntốt,nhanhhoạt,tựchủ,nhưngcáchnàođó,nó thiếucáiứngđốinhạyvàcái sức sống thư thái, cáiduyêncủaDianacủamình-vàcũnglàcủatácgiả;nhưngkhôngcótácgiảnàoởđóđểhoanhôchúngtanhưlầntrước,vàcơngiôngtốkinhkhủngbênngoàiátcảnhữngđợtsấmhậutrườngkhiêmtốncủabọnmình.ÔilạyChúa,cuộcđờivụtquanhưgióbay.Giờđây,khimọisựđãkếtthúc-trườnghọc,kịchcọt,chuyệnrắcrốivớiRoy,việcsinhđẻcủamẹmình(thanôi,embécủachúngmìnhđãkhôngsốngđuợc!),tấtcảnhưđãtừlâulắmrồi,mặcdùmìnhvẫncònmangdấuvếtcủanỗiđau.“Ngàykia,chúngmìnhđiNewYorkvàmìnhchắcsẽphảitheochamẹđi

châuÂu,khôngcáchnàoquẫyrađược.Mìnhcòncótinxấuhơnchocậu.Dolly-Lo!CóthểmìnhsẽkhôngtrởlạiBeardsleykhicậuquayvềđó,nếunhưcậusẽquayvề.Vìnhữnglídonàynọ,mộtlàaithìcậubiếtrồi,còntay

kiathìkhôngphảilàngườicậutưởngcậubiếtđâu,chamìnhmuốnmìnhsẽhọcởParismộtnămtrongkhiôngvàFullbrightởđó

[287].

“Nhưđãdựkiến,ThiSĩtộinghiệploạngquạngxuấthiệnvàoMànIII,đúngđếnđoạntiếngPhápvớvavớvẩnấy.Cậucònnhớchứ?NemanquepasdedireàtonamantChimène,commelelacestbeaucarilfautqu’ilt’ymène* (Chimène, đừng quên nói với người tình rằng con hồ rất đẹp, vìchàngsẽphảiđưacôtớiđó)

[288].Anhchàngđẹptraimaymắn!Qu’tit’y...

Dẻomỏ làm sao!Thôi, ngoan nhé,Lollikins.Thi Sĩ của cậu gửi tình yêuđằmthắmnhất,vàchuyểnlờichàokínhtrọngcủamìnhđếnÔngBô.Monacủacậu.T.B.Vìmộtvàilídonàynọ,thưtừcủamìnhbịgiámsátrấtngặt.ChonêntốtnhấthãychờđếnkhinàomìnhviếtchocậutừchâuÂu.”(Côtakhôngbaogiờlàmthế,theochỗtôibiết.Bứcthưnàychứamộtđiềuxấuxabíẩnnàođó

[289]màtôiquámệtnênkhôngphântíchđược,vềsau,tôitìm

thấynóđượclưugiữgiữanhữngtrangcủamộtcuốnsáchhướngdẫndulịchvàxintrìnhrađâyàtitredocumentaire*(làmtưliệu).Tôiđãđọcnóhailần.)Tôingướcmắtlênkhỏiláthưvàsắpsửa...ChẳngthấyLođâucả.Trong

khi tôi bị hút hồnbởi bùayêu củaMona thìLođãnhúnvai vàbiếnmất.“Báccóthấy...”tôihỏimộtlãogiàlưnggùđangquétsànởgầncửaravào.Lãotacóthấy,cáilãogiàdâmđãng.Lãođồrằngcôbétrôngthấybạnvàvộichạyragặp.Tôicũngchạyvội ra.Tôidừng lại -emthìđâucódừng.Tôitiếptụclaođi.Tôilạidừngmộtlầnnữa.Cuổicùng,điềuđóđãxảyra.Emđãbỏđimãimãi.Trongnhữngnămsau,tôiđãnhiềulầntựhỏitạisaohômấy,emđãkhông

bỏđihẳn.Phảichăngvìhấplựcníulạicủanhữngbộđồmùahètôimớimuachoem,cònđểtrongcốpxekhóachặt?Phảichăngvìmộtchitiếtsuytínhchưachíntrongkếhoạchtoàncục?Hayđơngiảnvì,xétchocùng,dùsaođinữa, tôi vẫn còn đắc dụng để chở em đếnElphinstone - trạm hẹn cuối bímật?Tôichỉbiếtchắcmộtđiều:emđãbỏtôimãimãi.Tôicócảmgiácnhưrằng núi tim tím lập lờ bao quanh nửa vòng thành phố nhan nhản nhữngLolitahổnhển,tungtăng,cưòivang,hổnhển,rồitanbiếntrongmànsươngcủachúng.Đằngxa,đầumộtconphốngang,trênmộtbờtaluydốcđứng,nổibậtmộtchữWtotướngbằngnhữngphiếnđátrắngtựanhưđíchthịđiểmkhỏiđầunỗiđaucủatôi

[290].

Tòanhàbưuđiệnxinhđẹp,mớitoanh,màtôivừabướcrakhỏi,đứngkẹpgiữamộtrạpchiếubóngthiuthiungủvàmộtđámcâydươngđầymưuđồ.Lúcđólàchíngiờsáng,giờmiềnnúi.TênphốlàPhốChính.Tôibướcđitheoméxanhlơcủanó,ngósangvỉahèđốidiện:kẻphùphépkhiếnchonó

đẹpngờingờilàánhbanmaicủamộtbuổisángmùahètươitrẻmỏngmanh,đâyđó lóe lênnhữngánhchóp thủy tinh, songnhìnchung, lạicóvẻchaochạnh,hồnhưmuốnngấtxỉukhinghĩđếntriểnvọngtrướcmắtlàmộtbuổitrưanóngnhưđổlửa.Quabênkiađưòng,tôithathẩnvàlướtmắtquamộtkhốinhàdài,nhưkiểugiởlướtnhữngtrangsách:Hiệutândược,Côngtybấtđộngsản,Thờitrang,Phụtùngôtô,Càphê,Dụngcụthểthao,Côngtybấtđộngsản,Đồgỗ,Thiếtbịgiadụng,Công tiWesternUnion,Hấp tẩyquầnáo,Thựcphẩm.Sĩquan,ôngsĩquancảnhsát,congái tôiđãbỏ trốnkhỏinhà.Cấukếtvớimộtthámtử

[291];phảilòngmộttêntốngtiền.Lợidụngsự

bấtlựchoàntoàncủatôi.Tôingóvàotấtcảcáccửahàng.Tôitựhỏithầmtrongbụng:cónênnóichuyệnvớiaiđótrongđámkháchbộhànhthưathớtkia?Tôikhônglàmthế.Tôingồimộtlúctrongxeđậubênvỉahè.TôiràsoátcôngviênmạnĐông.Tôiquaylạicửahàngthờitrangvàcửahàngphụtùngôtô.Trongmộtcơnmỉamaigiậndữ-unricanement*(mộttiếngcườigằn)-tôi tựnhủ:đồđiênđừngcónghingờemthế,emsắpxuấthiện trở lạibâygiờ.Emxuấthiệnthật.Tôiquayphắtlạivàgạtbàntayemđặtlênốngtayáotôivớimộtnụcười

rụtrèvàđầnđộn.“Vàoxeđi,”tôinói.Emlàmtheovàtôi tiếptụcdạobướctới tới lui lui,vật lộnvớinhữngý

nghĩkhôngtên,cốvạchramộtkếhoạchnàođóđểđốiphóvớithóilừadốicủaem.Embènrờikhỏixevàtrởlạibêntôi.Thínhgiáccủatôidầndầnđượcvặn

chỉnhlạiđúngđàiLovàtôichợtnhậnraemđangnóivớitôirằngemđãgặpmộtconbạncũ.“Thếà?Aivậy?”“MộtcôgáiởBeardsley.”“Được!Tabiếttấtcảcáctêntrongnhómcủaem.AliceAdams?”“Côtakhôngthuộcnhómcủaem.”“Được, ta có mang theo một danh sách đầy đủ các học sinh trường

Beardsley.Xinvuilòngchobiếttêncôta?”“Côtakhônghọcởtrườngem.ChỉlàmộtcôgáiởthànhphốBeardsley

thôi.”“Được.TacũngmangtheocảcuốndanhbạđiệnthoạicủaBeardsley.Ta

sẽtratấtcảcácgiađìnhhọBrownnhé.”“Emchỉbiếttêncôtathôi.”“MaryhavJane?”

“Không…Dolly,giốngnhưem.”“Vậylàngõcụt”(cáimặtgươngkhiếntaxôvàogiậpmũi).“Thôiđược.

Tahãythửmộtgócđộkhácxem.Emđãvắngmặthaimươitámphút.HaicônàngDollyđãlàmgì?”“Bọnemvàomộthiệuthuốc.”“Vàởđó,haicôđã...““Ô,chỉuổnghailonCocathôi.”“Cẩnthậnđấy,Dolly.Chuyệnđócóthểkiểmtrađược,embiếtđấy.”“Đúngralàcôtauống.Emlàmmộtcốcnướctrắngthôi.”“Tốt.Cóphảitrongkhunàykhông?”“Chắcchắnthế.”“Tốt.Nào,chúngtasẽđếntrahỏigãbồiphụcvụxôđa.”“Khoan,đợimộttẹo.Nghĩkĩlạithìcólẽhiệuđóởxahơn...ởgócphốkia

cơ.”“Kệ,cứđitớiđi.Nào,xinmờivào.Tốt,xemthửnào(mởmộtquyểndanh

bạđiệnthoạigắnvớimộtsợidâyxích)“DignifiedFuneralService(phụcvụtanglễtrangtrọng).Không,chưađến.Đâyrồi:Druggists-Retail(củahàngtần dược - bán lẻ), Hill Drugstore (cửa hàng tân dược trên đồi), Larkin’sPharmacy(cửahàngthuốctâycủaLarkin).Vàhaihiệunữa.XemraởWace,tấtcảchỉcóchừngnấyquầybánxôđa

[292] - ítnhất là trongkhuvựckinh

doanh.Vậythìchúngtasẽkiểmtratấtcảnhữngchỗđó.”“Quỉbắtđấyđi,”emnói.“Lonày,giởthóithôtụcsẽchẳngđiđếnđâuđâu.”“Ôkê,”emnói.“Nhưngđấykhôngbẫyđượcđâyđâu.Ôkê,bọnnàykhông

uốngxôđa.Bọnnàychỉchuyệngẫuvàngắmcácbộáováybàytrongtủkínhthôi.”“Tủkínhnào?Tủkínhởcửahàngkia,chẳnghạn?”“Phải,ởcửahàngấyđấy.”“Ô,Lo!Chúngtahãyđếnngắmkĩhơnđi.”Đóquảlàmộttủbàyhàngbắtmắt.Mộtgãthanhniênnhanhnhẹnđang

dùngmáyhútbụilàmvệsinhmộttấmthảmtrênđócóhaiconma-nơ-canhnomnhưvừatrảiquamộtvụnổ.Mộtcontrầntrụi,khôngtay,khôngtócgiả.Tầmvóc tươngđối nhỏvà tư thếnhí nhảnh tựmãn củanókhiến ta đoánrằngkhicóquầnáo,nóđãchiêumẫu-vàkhiđượcmặcquầnáotrởlại,vẫnsẽchiêumẫu-chomộtbégáicókhổngườinhưLolita.Nhưng trong tìnhtrạnghiệngiờ,nóchẳngcógì làgợidụccả.Ngaycạnhnó, làmộtcôdâuphủ khăn voan, cao hơn nhiều, rất hoàn hảo và intacta

[293] ngoại trừ việc

thiếumột cánh tay.Trên sàn nhà, dưới chânhai nàng tố nữ, noi gã thanh

niêncầncùbòlânbòtoàivớichiếcmáyhútbụi,nằmlỏngchỏngmộtbóbacánhtaythonthảvàmộtmáitócgiảvàngrơm.Haitrongsốbacánhtayvặnvẹodườngnhưthểhiệnmộtđộngtácxoắnvàonhau,biểuthịsựkinhhoànghayvanxin.“Xemnày,Lo,”tôibìnhthảnnói.“Nhìnkĩđi,đâychẳngphảilàmộtbiểu

tượngkhátốtchomộtcáigìđósao?Tuynhiên…”-tôinóitiếpkhichúngtôiđãvàotrongxe-“tôiđãcómộtsốbiệnphápđềphòng.Đây(khẽmởngănđựnggăngtay),trêncáiblốcnày,tađãghisốxecủaanhbạnchúngta.”Ngusaocái thằng tôi, tôiđãkhôngnhớnhập tâmcái sốxeấy.Còn lại

trongtrítôilàchữcáiđầuvàconsốcuối,-nhưthểcảmộtdànngangsáukítựđãlùilạiđằngsaumộttấmgươngcầulõmquámờ,khiếnkhôngthểđọcranhữngconsốởgiữa,chỉđủđểthấyhaiđầumút-mộtchữAhoavàmộtcon6.Tôiphảiđisâuvàonhữngchitiếtnày(tựthânchúngchỉcóthểkhiếnmộtnhàtâmlíhọcchuyênnghiệpquantâm)bởilẽnếukhông,độcgiả(ôi,giá tôicó thểhìnhdungđộcgiảcủa tôidướidạngmộthọcgiảvớibộ râumàuvàngrơmvàđôimôihồngnhấmnhấmlapommedesacanne*(mỏmtrònđầugậychốngcủamình)trongkhinghiêncứubảnthảocủatôi!)cóthểkhônghiểuhếtmứcđộcúsốcgiángxuốngtôikhitôichợtnhậnthấychữPđãmangcáidángsồsềcủamộtchữBvàcon6đãbịxóahoàntoàn.Phầncònlại,vớinhữngvếttẩybôibáctốcáođộngtácquẹtđiquẹtlạivộivàngcủacụctẩynhỏđầumộtchiếcbútchì,vànhữngmẩuchữsốbịxóahoặctôlạibằngmộtbàntaytrẻcon,hiệnranhưmộtmớdâythépgairốibờitháchthứcmọilígiảilô-gích.Tôichỉcònnắmđượctênbang-mộttiểubangkềcậnvớitiểubangtrongđócóBeardsley.Tôikhôngnóigì.Tôibỏblốcghivàochỗcũ,đóngnắpngănđựnggăng

tayvàláithẳngrakhỏiWace.Lođãvớlấyvàitậptranhtruyệntừghếsauvà,thoảimáitrongchiếcáocánhtráng,mộtkhuỷutayrámnắngtìtrênthànhcửaxe,đắmmìnhvàocuộcphiêulưuđangdiễntiếncủamộtgãhềhaymộtanhxãquíchnàođó.RakhỏiWaceđộnăm,sáucâysố,tôiquặtvàobóngrâmcủamộtbãipích-ních,nơibuổisángđãrắcnhữngphoiánhsángcủanólênmộtmặtbàn trốngtrơn;Longướcmắt lênvớimộtnụcườinửamiệngngỡngàngvà,chẳngnóichẳngrằng,tôibạtmộtcáitáttaitrờigiángtrúngcáichỏmnhỏ,cứngvànóngcủagòmáem…Vàtiếpđếnlàhốihận,lànứcnởchuộctộiêmdịuđếnthắtlòng,làquìgối

yêuđương,làlàmlànhtrongmêcuồngxácthịtđếntuyệtvọng.TrongđêmnhunglụaởmotelMirana(Mirana

[294]),tôihônlòngbànchânhoehoevàng

vớinhữngngóndàicúaem,tôiđốtcháymình...Nhưngtấtcảđềuvôích.Cảhaichúngtôiđềuđiđứtrồi.Vàchẳngbaolâunữa,tôilạiphảibướcvàomột

chukìđiêuđứngmới.TrongmộcconphốớWace,phíangoạivi...Ôi, tôichắcchắnđókhông

phải làmột ảo ảnh.Trongmột con phốởWace, tôi đã thoáng thấy chiếcAztecmuitrầnmàuđỏ,hayanhemsinhđôigiốnghệtnó.ThayvìTrapp,nóchứabốn,nămngườitrẻtuổiồnãthuộcnhiềugiớitínhkhácnhau-nhưngtôikhôngnóigì.SaukhirờikhỏiWace,làmộttìnhthếmới.Trongmột,haingày,yêntríchắcmẩmtronglòng,tôithíchthútựnhủrằngchúngtôikhônghề tụbámđuôi,cảhiệngiờ lẫn trướcđó; thế rồi tôinônnaonhận ra rằngTrappđãthayđổichiếnthuậtvàvẫntheochúngtôitrongmộtchiếcxethuênày,nọ.NhưmộtProteus

[295]chínhcốngtrênxalộ,thoắtcáihắnđãđổitùxenày

sangxekhác,dễnhưtrởbàntay.Kĩthuậtnàycầnđếnsựtồntạicủanhữngga ra ô tô chuyên hoạt động theo phương thức “trạm thay xe”, nhưng tôichưabaogiờpháthiệnracáctrạmđổihắnsửdụng.Thoạtkìthủy,hắncóvẻthiênvềloạiChevrolet,mớiđầulàmộtconmuitrầnmàuKemSữa,rồiđổisangmộtchiếcxehòmnhỏXanhChânTrời, từđónhạtnhòaxuốngthànhGhiSóngVỗBờ,rồiGhiCủiRều.Sauđó,hắnchuyểnsangnhững“mác”khácvàlầnlượtquasuốtmộtdảicầuvồngđủcácsắcđộtừnhờnhờđếnxỉnvàmộthôm,tôibấtgiácthấymìnhđangcốphânđịnhranhgiớitinhtếgiữachiếcMelmoth

[296]XanhMộng của chúng tôi với chiếcOldsmobileThiên

Thanhmàhắnthuê;tuynhiên,nhữngsắcđộ“ghi”vẫnlàphổmàubíhiểmưa thíchcủahắnvà, trongnhữngcơnácmộngđauđớn, tôihoàicông tìmcáchphânbiệt chínhxácnhữngconmanhưconChryslerGhivỏSò, conChevroletGhicỏGai,conDodgeGhiPháp...Sựcầnthiếtphảiluônluôncảnhgiáccanhchừngbộriaconkiếnvàchiếc

áosơmiđểphanhngực-haycáiđầuhơihóivàđôivairộngcủahắn-khiếntôiđiđếnchỗnghiêncứusâutấtcảcácxechạytrênđường-đằngsau,đằngtrước,songhành,cùngchiều,ngượcchiều,tấtcảmọixedướiánhmặttrờinhảymúa:chiếcô tôcủamộtngườiđinghỉbình lặngvớichiếchộpđựngkhăngiấyTender-Touchởkínhhậu;chiếcxecàtàngphóngvăngmạngchởđầytrẻconmặttaitái,vớimộtconchóxùthòđầurangoàivàmộtcáichắnbùnbẹprúm;chiếcxehòmnhỏcủachàngtraichưavợchồngchấtnhữngbộcomlêtrênmắcáo;chiếcnhàlưuđộngtokềnhcàngchạyngoằnngoèophíatrước,chẳngmảymayđểýđếndãyxetứcsôisùngsụcđằngsaunó;chiếcxecócônữhànhkháchtrẻlễphépngồivàochínhgiữabăngghếtrướcđểgầnchàngláixetrẻhơn;chiếcxechởtrênnócmộtchiếcxuồngđỏúpsấp...Chiếcxemàu“ghi”chậmlạiphía trướcchúngtôi,chiếcxemàu“ghi”bắtkịpchúngtôi.

Chúngtôiđivàomộtvùngnúi,đâuđógiữaSnowvàChampion,vàđanglănbánhxuốngmộtsườnthoaithoảihồnhưkhôngcảmthấyđộdốcthìtôilạithấyrõgãTìnhNhânThámTửTrapp.Lànsươngmồngxamxámđằngsauchúngtôiđậmlênvàtụđặclạithànhmộtchiếcxehòmnhỏmàuxanhdatrời.Độtnhiên,nhưthểđáplạinhữngquặnthắtnơicontimtộinghiệpcủatôi,chiếcxetôiđangláibỗngtrượthếtbênnàysangbênkia,trongkhidướigầmxe,mộtcáigìphátranhữngtiếngpạch-pạch-pạchbấtlực.“Ngàibịnổlốpà?”Lovuivẻnói.Tôiđỗlại-gầnmộtbờvực.Emkhoanhtaylạivàgácchânlêntáplô.Tôi

rakhỏixevàxemxétbánhsaubênphải.Đếlốpbẹpdímộtcáchthảmhại,gớmguốc.Trappđãdừnglạisauchúngtôikhoảngnămmươimét.Nhìntừxa,bộmặthỉhảcủahắngiốngnhưmộtvếtmỡ.Đâylàcơmaycủatôi.Tôibắt đầu tiến về phía hắn - với sáng kiến thôngminh là hỏimượn hắn cáikích,mặcdùtôicómangtheomộtcái.Hắnlùilạimộtchút.Ngóncáicủatôivấpphảimộthònđá-vàtấtcảđềuphálêncười.RồitừphíasauTrapp,mộtchiếcxetảitổbốlùlùtiếntớivàầmầmđiquabêntôi-vàlậptứcsauđó,tôinghethấynórúclênmộttiếngcòigiậtgiọng.Bấtgiác,tôingoáilạinhìn-vàthấychiếcxecủamìnhtừtừbòđi.TôicóthểnhậnraLongồivàosautayláimộtcáchthậtlốbịchvàrõrànglàđộngcơchạy-mặcdùtôinhớlàđãtắtmáynhưngquênkhôngcốđịnhphanhtay;vàtrongkhoảngthòigianngắnbằngmộtnhịptimđập,đủđểtôitớiđượcchiếcxekẽokẹt(cuốicùng,nóđãdừnglại),tôichợthiểurằngtronghainămvừaqua,béLođãthừathờigianđểhọcđượcnhữngnguyêntắccơbảncủaviệcláixe.Tôimởphắtcủaxe,mẹkiếp,tôidámchắcemđãkhỏiđộngxeđểngăntôitớinóichuyệnvớiTrapp.Tuynhiên, thủ đoạn của em tỏ ra không cần thiết, vì trongkhi tôiđuổitheoem,hắnđãquayngoắtđầuxevàphóngđimất.Tôinghỉlấyhơimộtlúc.Lohỏisaotôikhôngcảmơnem...xetựnhiênchuyểnđộngvàemphải...Khôngthấytôitrảlời,emđắmmìnhvàonghiêncứubảnđồ.Tôilạirangoàivàbắttayvào“cựchìnhbánhxe”

[297]theocáchnóicủaCharlotte.Có

lẽtôisắpđiênmấtrồi.Chúng tôi tiếp tục cuộc hành trình kì cục củamình. Saumột chặng đi

xuốngảmđạmvàvôích,chúngtôilạiđilên,tiếptụcđilên.Trênmộtsườndốc, tôi thấymìnhđiđằngsauchiếcxe tảikếchsùđãvượtchúng tôi.Nóđangậmạchleomộtconđườngngoằnngoèovàkhôngcáchnàovượtđượcnó.Từcabincủanó,mộtmiếnggiấybạcnhỏhìnhchữnhật– lớpvỏbọcbêntrongcủamộtchiếckẹocaosu-vèora,bayngượctrởlạidínhvàotấmkínhchắngiócủachúngtôi.Mộtýnghĩchợtđếntrongđầutôi:nếuthựcsựmấttrí,khôngkhéocuốicùngrôisẽgiếtmộtaiđó.Thựcra-Humbert-còn-

chắc-chân-trên-bờbảoHumbert-sắp-chìm-hànhxửthôngminhnhấtcólẽlàchuẩnbịtrướcmọisựđi-chuyểnvũkhítừtronghộpra,bótúi-đésẵnsàngtậndụngconđiềnkhinóthựcsựậpđến.

20

VớiviệcchophépLolitahọcdiễnkịch,tôiđãđểchoemtraudồiđầuóc

xảotrálừalọc,ôicáithằngtôingudại.Giờthìđãrõrarằngvấnđềkhôngphảiđonthuầnhọccáchtrảlờinhữngcâuhỏiđạiloạinhưxungđộtcơbảntrong “Hedda Gabler” là gì? hoặc những cao trào của “Love Under theLindens” là ở đâu? hoặc phân tích tâm thái nổi bật trong “Vườn anhđào”

[298]; vấnđềđích thực làhọccáchphảnbội tôi.Giờđây, tôixiếtbao

nguyềnrủanhữngbàimôphỏngkhoáicảmmàtôiđãquánhiềulầnthấyemtậptrongphòngkháchcủachúngtôiởBeardsleylúctôiquansátemtừmộtvịtríchiếnlượcnàođótrongkhiem,nhưmộtchủthểbịthôimiênhavmộtnữtutiếnhànhmộtnghilễhuyềnbí,thựchiệnnhữngbiếncáchtinhvicủagiả tưởngtrẻconbằngnhữngbộđiệubắtchướchànhđộngnhưnghethấymộttiếngrêntrongbóngtối,gặpbàmẹkếtrẻmớitoanh,nếmnápmộtthứmàemvốnghétnhưsữađãkhửbơ,hítmùicỏbịgiẫmnáttrongmộtvườncâyănquảumtùm,haysờmónhữngvậtảobằngđôibàntaybégáithonthảvàtinhquáicủaem.Trongsốnhữnggiấytờtôicòngiữ,cómộttranginrô-nê-ônhưsau:“Bàirậpxúcgiác.Tưởngrượngmìnhđangnhặtlênvàcầmtrongtaymột

quảbanping-pong,mộtquả táo,mộtquảchà làdínhnhamnháp,mộtquảbantennismớicònnguyênlông,mộtcủkhoaitâynónghổi,mộtcụcnướcđá,một chúmèo con hay cún con,một cáimóng sắt ngựa,một cái lôngchim,mộtchiếcđènpin.Dùngngón taynhàonắn,xoabópnhữngvật tưởng tượng sauđây:một

mẩubánhmì,mộtcụccaosu, tháidươngmộtngườibạnbịnhứcđầu,mộtmiếngnhunghàngmẫu,mộtcánhhoahồng.Tưởng tượngmình là một cô gái mù. Rờmặt: một chàng trai Hi Lạp,

Cyrano, ông già Nô-en, một em bé, một dương thần cười nhăn nhớ, mộtngườilạđangngủ,chamình”

[299].

Nhưngemthậtxinhđẹptrongkhidệtnênnhữngmànphùphéptinhviđó,trongkhimơmàngthựchiệnnhiệmvụvàvai tròmêhoặccủamình!VàomộtsốbuổitốiphiêulưuởBeardsley,tôicũngđãdụđượcemnhảymúachoriêngmìnhbằngcáchhứasẽchiêuđãihoặctặngquà,vàmặcdùnhữngđộngtácnhảygiạngchântầmthườngcủaemgiốngcungcáchmộtcổđộngviênbóngbầudụcđầutròhơnlàgiốngnhữngchuyểnđộnglảlơivàgiầngiậtcủamộtpetit rat* (vũnữmớivàonghề,hoặcnữsinhba lê (từchínđếnmườituổi)ởNhàhátOpéraParis)Paris,nhưngtiếttấucủađôichânđôitaychưa

đếntuầncậpkêkiaemđãmanglạikhoáicảmchotôi.Nhưngtấtcảnhữngcáiđóchẳnglàgì,tuyệtđốichẳnglàgìsovớiniềmngâyngấtranrankhôngsaotảxiếtmàtôicảmthấykhinhìnemchọiquầnvợt-cáicảmgiácchớivớimêsảngnhưđangchaochaongaytrênbờmộtngạchthiêngiớivớiánhlộnglẫysiêuphàm.Mặcdùđãlớnthêmvàituổi,emlạicàngđậmvẻtiểunữthầnhơnbaogiờ

hếttrongbộđồtennisvàvớiđôitaycặpgiòmàutráimơchín!Hỡicácquíông có cánh!Khôngmột kiếp sau nào là chấp nhận, được nếu không sảnsinhđượcraemynguyênnhưemlúcnày,trongcáikhunghỉmátnàycủabang Colorado, giữa Snow và Elphinstone, hoàn hảo mọi bề: chiếc quầnsoọccontraimàutrắng,thântrênthonmảnh,khoangbụngmàutráimơchín,chiếckhănchengựcmàutrắngvớinhữngdảiruybănghấtngượclênquấnlấycổ,vắtrasauvàtậncùngbằngmộtnútđungđưa,đểlộđôibảvaitrầnmàumơchín,trẻtrungvàyêukiềuđếnlàmtanghẹnthởvớicáiphơiphớidậy thì ấy, những dáng xương đẹp như nét chạm và cái lưngmềmmượt,thonxuốngphíadưới.Mũemcócáichỏmtrắng.Chiếcvợtcủaemtốncủatôicảmộtgiasảnnhỏ.Đồngu,balầnngu!Lẽratôiđãcóthểquayphimem!Nếuthế thìgiờđây tôiđãcóembênmình, trướcmắtmình, trongcáiphòngchiếucủanỗiđauvàtuyệtvọngcủatôi.Trướckhigiaobóng, em thườngđợivà thưgiãn trongkhoảngmột,hai

pháchkhuôngnhạctrắng,vànhiềukhiđậpchobóngnảymột,hailần,hoặcgiậmchânxuốngđấtmộttí,baogiờcũngthoảimái,baogiờcũngkhálơmơkhôngđểýđếntỉsố,baogiờcũngtươivuinhưchẳngmấykhitôithấyemthếtrongcuộcđờiutốiemsốngởnhà.Cáchchơiquầnvợtcủaemlàđỉnhđiểmmà,theotôihìnhdung,mộtngườitrẻtuổicóthểđẩynghệthuậtgiảvờđạttới,mặcdùđốivớiem,đóchínhlàhìnhhọccủathựctếcơbản,tôidámchắcthế.Mọiđộngtáccủaemđềuđạtđếnđộsángsủatuyệtvời,tươngứngvớiđộ

trongtrẻoâmthanhvanglêntùmỗicúbạtbóngcủaem.Tráibóng,khilọtvàovònghàoquangkiểmsoátcủaem,khônghiểusaobỗngthànhtrắngtoát,trởnênnảyhơn,vàcáicôngcụchínhxácemdùngđểđiềukhiểnnódườngnhưquắpchặtquáđángvàthậntrọngmỗikhibắtdínhnó.Quảthật,phongđộcủaemlàsựbắtchướctuyệtđốihoànhảomộtthứtennistuyệtđốisiêuđẳng - mà không hề đạt kết quả thực dụng nào. Như em gái của Edusa,ElectraGold,mộthuấnluyệnviêntrẻxuấtsắc,cólầnnóivớitôitrongkhitôingồitrênmộtchiếcghếbăngcứnghồihộpxemDoloresHazechoiquấyquávớiLindaHall(vàbịthua):“LướivợtcủaDollybắtbóngnhưcónamchâm,nhưngquáilạ,tạisaoemấylạilịchsựthế?”Chậc,Electra,điềuđócóquantrọnggìsovớiphongtháiduyêndángđếnvậycủaem!Tôinhớlầnđầu

tiênxememchoiquầnvợt,tôithấylòngmìnhthấmđẫmmĩcảmđếnđộcogiạtgầnnhưđauđớn.Lolitacủatôi,khibắtđầumộtcáchkhoátđạtvànhúnnhảychu trìnhgiaobóngcủamình,cómộtkiểunhấccaođầugối tráihơigập lại, và, thoángmộtgiây, ta thấybồngbềnh trongnắngmộtmạngcânbằngthiếtyếugiữamộtbànchânkiễnglên,mộtcáináchbansơ,mộtcánhtayrámnắngvàchiếcvợtđưalùixavềphíasau, trongkhiemngướclên,hàmrănglấplánhmỉmcườivớitráicầunhỏlơlủngtíttrênđỉnhcáivòmuylực và duyên dángmà em tạo nên chỉ cốt để giáng xuống nómột cú thậtđanh,vangvàgọnbằngchiếcroivàngcủaem.Cúgiaobóngcủaemcóđủcả:vẻđẹp,nétthanhxuân,đườngbóngđitrực

tiếpvàđượmmộtchất trongsángcổđiểnvà,mặcdùrấtmạnh,vẫntươngđốidễđỡ,vìcúbạtdàitrangnhãcủaemkhôngxoáymàcũngkhônghiểm.Lẽratôiđãcóthểbấttủhóatấtcảnhữngcúbóngcủaem,toànbộsứcmê

hoặc của em trên các đoạn celluloid, nhưng tôi đã không làm, và giờ đâyđiềuđókhiếntôirênlenvìthấtvọng.Sẽlànhiềugấpbộisốảnhchụpnhanhtôiđãđốtđi!Cúvôlêvọtquáđầucủaemliênquanvớilốigiaobóngnhưsứgiảvớibảnbalát;vìcụccưngnhỏcủatôiđượchuấnluyệnlàphảilậptứcxápngaylênlưóibằngđôichânmạnhmẽ,thoănthoắc,trongđôigiàytrắng.Cúbạt phải và bạt trái của emđều chuẩnnhưnhau, không thể phân hơn,kém:chúnglàhìnhảnhtronggươngcủanhau-đếngiờ,hạbộtôivẫncònnhoinhói lênnhữngphátsúng lục lặp lạibởinhữngdưvangkhôkhốcvànhững tiêngkêucủaElectra.Một trongnhữnghạt trânchâu trong lốichơicủaDollylàcúđờmivôlêmàNedLitam

[300]đãdạyemởCalifornia.

Emthíchdiễnkịchhơnbơi,vàthíchbơihơnquầnvợt;tuynhiên,tôivẫnnhấnmạnh,nếukhôngcócáigìđóđổvỡtrongemdolỗicủatôi-khiấytôichưanhậnra!- thìngoàiphongđộhoànhảo,emcòncóýchíchiếnthắngnữavàđãcóthểtrởthànhmộtnữquánquânthựcthụ.Doloresvớihaichiếcvợt cặp nách ởWimbledon. Dolores quảng cáo khuyếnmại cho thuốc láDromedary.Dolorestrởthànhchuyênnghiệp.Doloressắmvaimộtnữquánquân trongmộtbộphim.Doloresvới lãochồnggiàkiêmhuấn luyệnviênHumberttóchoarâm,khiêmnhường,câmlặng.Khôngcógìsaitráihaylừabịptrongtinhthầnlốichơicủaem-trừphi

ngườitacoisựbàngquanvuivẻcủaemđốivớikếtquảlàđộngtácgiảcủamộttiểunữthần.Emrấttànnhẫnvàmưumẹotrongsinhhoạtthườngngày,nhưngkhichơiquầnvợtlạicólốiđặtbóngngâythơ,thậtthà,vàđầynhãýkhiếnchomộtđối thủhạnghai cầyquyết tâm,chodùvụngvềvàbất tài,cũng có thể giành chiến thắng bằng những cú chặn bóng và bạt trả quyếtđịnh.Mặcdùvócngườinhỏbé,embaoquátchínmươitámmétvuôngcủa

phần sânmìnhmột cách dễ dàng tuyệt vờimột khi đã bắt được vào nhịpbóng đánh qua đánh lại và chùng nào còn có thể chủ động giữ nhịp ấy;nhưngbấtkìđòntấncôngđộtngộthaymộtsựthayđổichiếnthuậtbấtngờnàobênphíađốithủđềukhiếnemlúngtúng.Vàođiểmquyếtđịnhtrậnđấu,quảgiaobóngthứhaicủaem-đóchínhlànétđiểnhìnhcủaem- thườngmạnhhơnvàkiểucáchhơnquảđầu(vìemkhônghềbịnhữngứcchếnhưnhữngkẻthắngcuộcthậntrọng)nólàmrunglướicăngnhưnhữngsợidâycủamộtcâyhạccầmvàbật rangoàisân.Cúbồnhỏnuộtnhưviênđáquíđượcmàigiũacủaembịđốithủ,mộtkẻdườngnhưcóbốnchânvàsửdụngmộtcaimáichèocongqueo,ngáptrúngvàvôhiệuhóa.Nhữngcúbạtphảiđầykịchtínhvànhữngcúvôlêđẹpcủaemđềurơi tõmmộtcáchthật thàdướichânđốithủ.Liêntiếpnhiềulần,emtạtnhữngđườngbóngdễợtrúclưới-vàvuivẻgiảbộbànghoàngquịxuốngtrongtưthếcủamộtngôisaobalêvớimớtócxõaxuốngtrán.Sựduyêndángvàsôinổicủaemđềuvôtíchsựđếnnỗingaycảtôi,vớicáchlípbónglỗithời,vừanhậpcuộcđãthởhổnhển,emcũngkhôngthắngnổi.Tôi nghĩmình đặc biệt nhạy cảmvớima thuật của các trò chơi.Trong

những buổi chơi cờ vua với Gaston, tôi hình dung bàn cờ nhưmột vũngnướchìnhvuôngtrongvắt

[301]vớilácđácnhữngvỏốchiếmvànhữngthế

cờlấplánhhồnghiệnrõtrênsànđáynhẵnmượtláttheomôtipmôzaicmàđổithủbốirốicủatôinhìnvàochỉthấytoànbùncùngluồngmựcđencủacámực.Tươngtựnhưvậy,kíứcvềnhữngbuổitậpvỡlòngmàtôibắtLolitaphải theo - trước khi được những bài học khai sáng từ cầu thủ lớn ngườiCalifornia-để lại trongtrí tôinhữngdưvịbuồnbãvànặngnềđếnnghẹnthở-khôngchỉvìmỗigợiýcủatôiđềukhiếnembựchếtcáchđếnnỗitôicũngđâmbực-màcònvìsựđốixứngquígiácủasânquầnvợt,thayvìphảnánhnhữnghàihòatiềmtàngnơiem,thìlạibịxáolộnhoàntoànbởisựvụngvềvàmệtmỏicủacôbéphẫnuấtmà tôiđãhuấn luyệnkhôngđúngcách.Giờđây,sựtìnhđãkhác,vàvàocáingàyđặcbiệtnày,trongkhôngkhítronglành của Champion, Colorado, trên cái sân quần đẹp dưới chân một cầuthangđá dốc dẫn lên khách sạnChampion, nơi chúng tôi đã qua đêm, tôicảmthấymìnhcóthểtạmquênđicơnácmộngvềnỗibịlénlútphụbạcđểnghỉngơiđôichúttrongcáingâythơcủaphongcáchem,tâmhồnem,cáiduyêncốtlõicủaem.Emđánhnhữngcúđanhvàbẹt,vớicáiđộngtácvungtayquenthuộcnhẹ

nhưkhông,phátcho tôinhữngđườngbansâu là là - tấtcảđềucởimởvàđượcđiềuphốinhịpnhàngđếnnỗikhiếnchothaotácdichuyểnchâncủatôihầunhưchỉcònlàmộtthứdạobướcđuđưa-nhữngtayvợtcựpháchắthiểu

tôimuốnnóigì.CúgiaobóngcắtkháxoáymàchatôiđãdạytôivàchínhôngđãhọccủaDecugishayBorman

[302],hainhàquánquânlớn,bạncũcủa

ông,hẳncóthểkhiếnLolitacủatôilaođaonặng,nếutôithựcsựmuốngâykhóchoem.Nhưngailạinỡlàmphậtlòngmộtcụccưngngờingờinhưthế?Tôiđãbaogiờkểrằngcánhtaytrầncủaemmangsố8củatiêmchủngchưanhỉ?Rằngtôiyêuemđếntuyệtvọng?Rằngemmớichỉmườibốntuổiđầu?Mộtconbướmtọcmạchbayngangqua,nhàovàogiữahaichúngtôi.Hai ngườimặcquần soọc tennis,một gã tóc đỏ chỉ kém tôi chừng tám

tuổi,haiốngchânrámnắnghồnghàovàmộtcôgáingămngămđenuểoải,miệngquàuquạu,mắtdữdằn,hơnLolitađộhaituổi,khôngbiếttừđâuhiệnra.Nhưthườngthấyờnhững“línhmới”nghiêmchỉnh,vọtcủahọđượcbỏbao, bó khung cẩn thận và họmang chúng không phải như sự nối dài tựnhiên và tiện lọi của một thứ cơ bắp chuyên dụng của thân thể, mà nhưnhữngchiếcbúa,hoặcnhữngcâysúnghỏamai,hoặcnhữngdụngcụkhoanlỗ,hoặcnhưcảgánhnặngtộilỗicồngkềnh,đángsợcủachínhtôi.Tựnhiênnhưruồi,họngồixuốngchiếcghếbăngởrìasân,ngaycạnhchiếcvét-tôngquígiácủatôi,bắtđầubàytỏsựngưỡngmộcựckìồnàođốivớimộtloạtliêntụckhoảngnămmươiđườngbóngqua,lạimàLohồnnhiêngiúptôiduytrì-chotớilúcmộtnghịchthìngắtđứtcảxêrikhiếnemháhổcmiệngnhìntheotráibóngvăngrangoàisânsaucúđậpcaoquáđầu, liềnđócụccưngvàngròngcủatôirộlênvuithíchvớigiọngcưòiđầysứcmêhoặc.Bấygiờtôicảmthấykhátvàđitớivòinước;tạiđây,Tóc-Đỏtiếpcậntôi

vàrấtkhiêmtốnđềnghịmộtcuộcđánhđôihỗnhợp.“TêntôilàBillMead,”gãnói.“VàđâylàFayPage,nữdiễnviên.MaffyonSay

[303]”gãnóithêm

(chĩachiếcvợtkệchcỡmđóngbaocủamìnhvềphíaFaylịchlãmlúcnàyđãbắtchuyệnvớiDolly).Tôiđãsắpsửatrảlời“Xinlỗi,nhưng…”(vìtôichúaghét thấy con ngựa cái tơ củamình phải chịu những cú vọt bổ dọc thọcngangchẳngrabàibảngìcủađámhậuđậurẻtiền)thìmộttiếnggọirấtdudươnglàmtôinhãngđimộtgãbồilaotừcácbậcthềmkháchsạnxuốngsânchơicủachúngtôi,vừachạyvừarahiệuchotôi.Ngườitacầngặptôi,xinôngvuilòng,mộtcuộcgọikhẩnđườngdài-thựcsựlàtốikhẩnnênngườitagiữmáychờtôi.Tấtnhiênrồi.Tôimặcáovét-tôngvào(túitrongnặngtrĩukhẩusúnglục)vàbảoLotôisẽtrởlạitrongvòngmộtphút.Emđangnhặtmộttráibanhlên-theolốichâuÂu:bằngbànchânvàvợt,mộttrongsốítnhữngđiềuhayhotôiđãdạyem-vàmỉmcười-emmỉmcườivớitôi!Mộtsựbìnhtĩnhghêsợgiữchotráitimtôikhỏichìmnghỉmtrongkhitôi

theochângãbồibướclênnhữngbậcthềmkháchsạn.Lầnnày,đểdùngmộtthànhngữgóigọn tất thảy - sựphátgiác,hìnhphạt,đauđớn,cáichết, sự

vĩnhcửu-trongmộtthểcôđúcgớmghiếclạkì,phải,lầnnàythìđứtđuôiconnòngnọcrồi.Tôiđãđểemlạitrongtaynhữngkẻxoàngxĩnh,nhưnggiờđây,điềuđóhồnhưchẳngquantrọnggì.Dĩnhiênlàtôisẽtranhđấu.Chà,tôisẽ tranhđấu.Thàphátantànhtấtcảcònhơnlàmấtem.Phải, leomấybậcthềmmàsaonhọcnhằn!Ởquầytiếptân,mộttaymũidọcdừa,vẻđườngbệ,màtôidámchắclàcó

một quá khứ rất ámmuội đáng được điều tra cặn kẽ, chìa cho tôimột tờphiếutinnhắndochínhtayyghilại.Rốtcuộcthìngườitacũngthôikhônggiữmáychờtôinữa.Lờinhắnnhưsau:“ÔngHumbert. Hiệu trưởng trường Birdsley (nguyên văn) gọi. Từ nhà

nghỉhè-Birdsley2-8282.Xingọilạingay.Rấtquantrọng.”Tôiláchmìnhvàomộtbuồngđiệnthoạicôngcộng,uốngmộtviênthuốc

vàđánhvậtvớinhữnghồnmakhônggianvũtrụtrongvònghaimươiphút.Mộttứtấumệnhđềdầndầntrởnênngherõđược:giọngnữcao,ởBeardsleykhông có số nào như thế cả; giọng nữ trầm,Miss Pratt đang đi London;giọngnamcao, trườngBeardsleykhôngcóđiệnthoại;giọngnamtrầm,họkhông thể làm thế, vì không ai biết tôi đangởChampion, bangColorado,đúngngàyhômđó.Trướcsựthúcbáchgaygắtcủatôi,taymũidọcdừacấtcônglụctìmxemcócuộcgọiđườngdàinàokhông.Khôngcócuộcnàocả.Khôngloại trừkhảnăngcóngườigiảmạomộtcuộcgọiđườngdài từmộtmáylẻsởtại.Tôicảmơny.Ynói:Khôngdám.Saukhighéthămphòngvệsinhnamrócrarócráchvàuốngmộtlirượumạnhởquầybar,tôibắtđầuquaytrởvề.Từbậcthềmtrêncùngcủakháchsạnphóngmắtnhìnxuốngmédưới, tôi thấymảnh sân quần vợt dường như chỉ bằng tấm bảng đen lemnhemlaukhôngsạchcủamộthọctrònhỏ,trênđóLolitavàngròngcủatôiđangchơimộtvánđánhđôi.Emdi chuyểnnhưmột thiên thầnkiềudiễmgiữabanhânvậttậtnguyềngớmguốctrongtranhBosch

[304].Mộttrongsố

đó,gãcùngcặpvớiem,khiđổibên,lấyvợtphátđùamộtcáivàomôngem.Hắncócáiđầutrònlạlùngvàmặcmộtchiếcquầnmàuhạtdẻnomthậtlạclõng.Chợtcómộtthoángnhốnnháo:hắntrôngthấytôi,quẳngchiếcvợt-chiếcvợtcủatôi!-vàbổnhàochạyngượclênbờdốc.Hắnvungvấykhuyutayvàcổtay,giảđòmộtcáchkhôihàinhưthểđólàmộtđôicánhthôsơ,trongkhiguồngđôichânvòngkiềngleolêntớiphố,nơichiếcxemàuxámđangđợihắn.Phútsau,hắncùngcáikhốimàuxámấyđãbiếnmất.Khitôixuốngđếnnơi,bộbacònlạiđangnhặtvàchọnbóng.“ÔngMead,ngườikialàaivậy?”BillvàFaylắcđầu,cảhaicoibộrấttrịnhtrọng.Cáitênđộtnhậpnhốnhăngkiađãnhàovôđểtạothànhhaicặpđánhđôi,

phảithếkhông,Dolly?Dolly.Cáncâyvợtcủatôihãycònấmhơitayghêtởmcủahắn.Trướckhi

trở về khách sạn, tôi đưa emvàomột ngõ nhỏ gần như nghẹt cứng trongnhữngđámcâybụithơmngàongạtvớinhữngđóahoanhưkhói,vàtôiđãsắpsửaòalênnnữngtiếngnứcnởchínnẫuvàvanvỉgiấcmộngvôcảmcủaemtheocáchhènhạnhất,xinnóđôilờigiảithích,dùgiảtạođến(lâuchăngnữa,ngõhầusoitỏphầnnàocáiđiềukhủngkhiếpđangtùtùbọckíntôi,thìchợt thấychúng tôiđangởngayđằngsaucặpđôiMead trongcơncogiậtđùngđùng-quívịlạgì,haiconngườicùngcạgặpnhautrongkhungcảnhhuêtìnhcủanhữngvởmùimẫnxưa.CảBillvàFayđềucườingặtnghẽo-chúngtôiđếnvàolúckếtthúctròđùariêngtưcủahọ.Điềuđóthựcsựchẳnghệtrọnggì.Vớigiọngđiềmnhiênnhưthểthựcrachẳngcógìthựcsựhệtrọngvàcoi

nhưcuộcđờivẫntựđộngtrôiđivớinhữnglạcthúthườnglệcủanó,Lolitanóilàemsẽthayđồvàmặcáotắmđểquanốtphầncònlạicủabuổichiềubênbểbơi.Quảlàmộtngàyđẹplộnglẫy,Lolita!

21“Lo!Lola!Lolita!” tớivẫncònnghe thấy tiếngmìnhgọi từmộtkhung

cửamởravềphíamặttrời;khoảngcáchthờigian,thờigiannhưmáivòm,cótínhnăngchuyểnhóachấtlượngâmthanh,khiếnchocáitiếnggọikhảnđặcrànhrànhxúcđộngấytrởnênđầyắploâu,đammêvàđauđớnđếnnỗitưởngchừngnhưnócó thểkéoxoạcchiếcphéc-mơ-tuyamở toang tấmnilôngliệmthithểem,nếunhưemđãchết.Lolita!Cuốicùng,tôitìmthấyemgiữamộtthảmcỏxéntỉagọngàng-emđãtótrangoàitrướckhitôisửasoạnxong.Ôi,Lolita!Emđangởđó,chơivớimộtconchógiờiđánh,chứkhôngphảivới tôi.Convật,một loại chó sănnhỏ,đangnghịchvớimột trái bannhỏ,ướt,màuđỏ,hếtnhảralạiđớpvôvàchỉnhlạigiữahaihàmrăng;nódùnghaichântrướcbậtmấyhòaâmnhanhtrênnhữngnhánhcỏđànhồi,rồinhảyphốcđi.Tôichỉmuốnthấyemđangởđâu,tôikhôngthểbơivớitráitimtrongtìnhtrạngthếnày,nhưngnàoaithèmbậntâm-vàgiờemđangởđó,tôicũngđangởđó,khoácchiếcáochoàngtắm-vậynêntôithôikhônggọinữa;nhưngchợtcócáigìđó trongdángnétchuyểnđộngkhiemlăngxăngđâyđótrongbộđồtắmhaimảnhmàuđỏAztec

[305],khiếntôichúý...

độngtáctungtăngđùagiỡncủaemchứachấtmộtniềmngâyngất,mộtthứmêcuồngvượtquámứcvuivẻbình thường.Ngaycảconchódườngnhưcũngbốirốitrướcnhữngphảnứngtháiquácủaem.Tôinhẹnhàngđặttaylên ngực trongkhi quan sát tình huống.Cái bể bơimàuxanhngọc lamởcáchmộtquãngđằngsaubãicỏkhôngcònởđằngsaubãicỏđónữa,màởtrong lồngngực tôi,vàcáccơquan lụcphủngũ tạngcủa tôibơi trongđónhưnhữngcụcphântrongnướcbiểnxanhởNice.Mộttrongnhữngngườitắmđãrờikhỏibểbơivàlấplótrongbóngrâmlổđổmàulôngcông,đứngthẳngđơ,haitaynắmhaiđầukhăntắmquàngquacổ,đưacặpmắtmàuhổphách nhìn theoLolita.Hắn đứng đó, ngụy trang bằng ánh nắng và bóngrâm,biếndạngbởilớpngụytrangđó,khuấtdiệnbồisựtrầntrụicủachínhhắn,máitócđenhaychínhxáchơn,dúmtóccònlạidínhbếttrêncáisọtròn,bộrianhỏnhưmộtvếtnhọướt,nạmlôngngựcxòeranhưmộtchiếccúpđốixứng, cái rốn phập phồng, cặp đùi lông lá tong tỏng những giọt nước lấplánh,cáiquầnbơiđenbósátphồnglêntràntrềcườnglựcởchỗcáitúibụngtobéocủahắnkéocăngraphíasaunhưmộttấmkhiênđộn

[306]bêntrênthú

tínhđảongượccủahắn.Vàtrongkhinhìnbộmặtbầudụcvớinướcdanâuhạtdẻcủahắn,tôichợthiểurarằngđiềukhiếntôinhậnrahắnchínhlàởchỗnóphảnánhđúngsắcdiệncủacongáitôi-cũngcáivẻhơnhớnnhănnhở

ấy,nhưngtrởnêngớmguốcbởicáichấtđựccủahắn.Vàtôicũngbiếtrằngcôbé,côbécủatôi,biếthắnđangnhìn,khoáicáidâmđãngtrongánhnhìncủahắnvàbiểuthịniềmthíchthúđóbằngcáchtungtăngvuinhởn,cáiconđiếmđêmạt,yêudấuấy.Khinhảylênbắttrượttráiban,emngãngửara,đôigiòtrẻtrungcuồngloạnđạpđạpkhôngkhíđếnlàtụctĩu;từchỗđangđứng,tôicóthểcảmthấychấtxạlươngphảratừsựhưngphấncủaem,vàrồitôithấy (chết lặng vì một thứ ghê tởm khốn kiếp) hắn nhắmmắt lại và nhenhữngchiếcrăngđềutămtắpvàbéxíu,békhủngkhiếp,đồngthờidựavàomộtthâncâytrongđórunrẩyvôvànPriaplónglalónglánh.Liềnsauđó,diễnramộtsựthayhìnhđổidạngdiệukì.Hắnkhôngcònlàmộtdươngthầnnữa,màlàôngchúThụySĩrấthồnhậuvàngốcdạicủatôi,GustaveTrappmàtôi từngnhắc tớihơnmột lần,chú thườngcânbằngnhững“chầunhậunhẹt”(chúlợnhồnhậunàyuốngbiavớisữa)bằngthànhtíchcửtạ-loạngchoạngvàậmạchtrênmộtbãitắmvenhồvớibộđồbơirấthoànhảongoạitrừcáinétngổngáolàđểtrầnmộtbênvai.CáianhchàngTrappnàynhậnthấytôitừxavà,quàngkhănlêngáy,quayvềchỗbểbơivớimộtvẻvôtưgiảtạo.Vànhưthểmặttrờiđãrakhỏitròchơi,Longãngravàtừtừđứngdậy,bỏmặc tráibanconchóđặt trướcmặtem.Aicó thểnóihếtnỗiđaulòngcủamộtconchókhitađangchơinhổngvớinóbỗngdừngphắtlại?Tôiđịnhnóiđiềugìđó,nhưngrồilạingồixuốngbãicỏvớimộtnỗiđaurấtquáigởtrongngựcvànônthốctháoramộtđốngnhữngthứnâunâu,xanhxanhmàtớikhôngthểnhớđãănvàobụngbaogiờ.TôitrôngrõmắtLolita,cảmthấychúngcóvẻtínhtoánhơnlàsợhãi.Tôi

nghethấyemnóivớimộtbàvẻhòanhãrằngchaemđangbịmộtcơnbệnh.Rồihồi lâu, tôinằmườntrênmộtchiếcghếngả,nốcrượuginhết tợpnàyđếntợpkhác.Vàsánghômsau,tôicảmthấyđủkhỏeđểláixetiếptụccuộchànhtrình(điềumànhữngnămsau,khôngmộtbácsĩnàochịutin).

22

ĐơnnguyênhaiphòngmàchúngtôiđặttrướcởmotelSilverSpurCourt,

Elphinstone,hóarathuộcloạinhàxâybằnggỗthôngnâubóng;màLolitađãrấtthíchvàohồiđầucuộclãngduvôtưxảlángcủachúngtôi;Ôi,sựtìnhbâygiờđãkhácbiếtbao!TôikhôngnhằmchỉTrapphoặcnhữngtênTrapp.Xétchocùng...ừ,thậtra...Xétchocùng,quívịạ,cànglúccàngtrởnênhiểnnhiênlàtấtcảnhữnggãthámtửysìnhautrongnhữngchiếcxeđủcácmàucủacầuvồngchỉlàsảnphẩmtưởngtượngcủacáimặccảmbịtruyhạiluônámảnh tôi, nhữnghình ảnh lặpđi lặp lại dụa trênnhững sự trùnghợpvàgiốngnhautìnhcờ.Soyonslogique*(tahãysuyxétlô-gíchnào),cáithànhphầngàtrốngGô-loatrongóctôigáylênnhưvậy-vàliềnđóbắttayvàođánhtantáccáigiảthuyếtrằngcómộtgãchàohànghoặcđạotặcrỏmmêcuồngLolitađangcùngđámthuộchạtruyhạitôi,giởđủtròchơixỏtôivàngoàiracònomsòmlọidụngnhữngquanhệkìdịcủatôivớiluậtpháp.Tôinhớlàlúcấymìnhđãâmưmộtgiaiđiệunàođóđểxuatannỗisợ.Tôinhớlà thậm chí tôi đã cố nghĩ ramột kịch bản để giải thích cú điện thoại từ“Birdsley”...NhưngnếucóthểgạtbỏkhỏiđầuóccảTrappcũngnhưnhữngquằnquạicủamìnhtrênbãicỏ,thìmặtkhác,tôilạihoàntoànbấtlựctrướcnỗi đau đớn với cái ý thức khốn khó rằngLolita vẫn làmột cám dỗ trêungươikhôngsaovớitớiđược,vẫnyêukiều,ngaytrướcthềmmộtkỉnguyênmới,khimàcáinồicấtcủatôibáotôirằnglẽraemđãthôikhôngcònlàmộttiểunữthần,thôikhônglàmtôiđaukhổnữa.Thêmmộtnỗi lophiềnghêgớmvàhoàntoàntùytiệnđượcâuyếmsắp

sẵnchotôiởElphinstone.Lođãlầmlìvàimlặngsuốtchặngcuối-khoảngbatrămcâysốđườngnúikhôngbịônhiễmbởinhữngconchósănmàughikhóihoặcnhữngtênhềluồnlách.Emhồnhưkhôngthiếtngắmnhữngkhốiđánổitiếng,hìnhthùkidịrựclênngòingời,chótvótbêntrênnhữngngọnnúivàtừnglàbệphóngtớiNiếtBànchomộtnữtàitửbảntínhthấtthường.Thànhphốnàymớiđượcxâydựng,hoặctáithiết,trênsànđáybằngphẳngcủamộtthunglũngsâukhoảnghainghìnbatrămmét;tôihivọngrằngLosẽmauchóngchánnóvàchúngtôisẽrongruổi tiếpđếnCalifornia,đếnbiêngiớiMexico,đếnnhữngvịnhhuyềnthoại,nhữnghoangmạc:đầyloạixươngrồng saguaro, những ảo ảnh. JoséLizzarrabengoa

[307], như quí vị hẳn còn

nhớ, đã tính chuyện đưa Carmen củamình tới Etats-Unis* (HoaKì). Tôimường tượng ramột cuộc thi đấu quầnvợt ởTrungMĩ trong đóDoloresHazecùngnhiềunữsinhquánquânởCaliforniasẽtranhtàirômrả.Những

chuyếnlưudiễnthiệnchítrênđộcaorạngngờiloạitrừsựphânbiệtgiữaphithểthaovàthểthao

[308].Tạisaotôi lạihivọngrằngchúngtôicóthểsung

sướng ở nước ngoài?Một sự thay đổimôi trường là thứ ảo tưởng truyềnthốngmànhữngmốitìnhtuyệtvọngvànhữngláphổibấuvíuvào.Quảntrịcủamotel,MrsHays

[309],mộtquảphụnăngđộngmắtxanh,môi

tôsonmàugạch,hỏicầumayliệutôicóphảilàngườiThụySĩkhông,vìemgáibà ta lấymộthuấn luyệnviên trượt tuyếtngườiThụySĩ.Phải, tôixácnhận,nhưngcongáitôilạimangnửadòngmáuAilen.Tôiđăngkívàosổ,bàHaysgiaochìakhóachotôivớimộtnụcườitươiróivàvẫntươiróinhưthế,chỉchotôichỗđậuxe;Lochuirakhỏixe,hơirunrẩymộtchút:khôngkhísángtrongcủabuổichiềuquảcógiábuốt.Vàonhàmộtcáilàemngồiluônxuốngmộtchiếcghếcạnhbànchơibài,gụcmặtvàocánhtaygậplạivàbảo là em thấy khóở.Vờvịt, tôi nghĩ, vờ vịt, chắc chắn thế, để né tránhnhữngvuốtvecủatôi;cổhọngtôiselạivìdụcvọng;nhưngkhitôithửâuyếmem, em liền thút thít khócmột cách thảm thiết lạ thường.Lolita ốm.Lolita hấp hối. Da em nóng như rang! Tôi đo nhiệt độ em bằng đườngmiệng,rồitratheomộtcôngthứcghitháutrênmộttập“blóc-nốt”maysaocósẵnởđóvàsaukhicầnmẫnquitừđộFahrenheitvốnvônghĩađốivớitôisang độ bách phân quen thuộc từ hồi bé, tôi phát hiện ra emđang sốt tới40,4°C,điềuđó ítnhấtcòncónghĩa.Tôibiếtcác tiểunữ thầnkhi lêncơnkích động có thể tăng nhiệt tới bất kì độ nào, thậm chí có lúc vượt quángưỡngtửvong.Vàtôihẳnđãchoemuốngmộthớprượuvangnóngchếthêmgiavịcùngvớihaiviênaspirinvàhônemđểgiảicơnsốt,nếukhixemxétkĩchỗlưỡigàdướihàmếch,mộttrongnhữngbáuvậtcủacơthểem,tôikhôngthấynóđỏrực.Tôibèncởihếtquầnáoemra.Hơithởcủaemngaingái.Màuhồngnâucủaemcóvịmáu.Emruntừđầuđếnchân.Emkêulànhữngđốtsốngtrêncùngbịcứngđơ,rấtđau-và,nhưmọibậclàmchamẹởMĩ, tôinghĩđếnchứngbại liệt.Từbỏmọihivọng làm tìnhvớinhau, tôiquấnemtrongmộttấmmềnvàbếraxe.Trongkhiđó,bàHayshảotâmđãbáochoôngbácsĩtrongkhuphố.“Maymàcơsựxảyraởđâyđấy,”bànói;vì không những Blue là thầy thuốc giỏi nhất trong vùng, mà Bệnh việnElphinstonecònlàbệnhviệnhiệnđạihếtmứccóthể,mặcdùnóchỉcóthểtiếpnhậnmộtsố lượngbệnhnhânhạnchế.VớimộtErlkonig

[310] tìnhdục

khácgiớibámđuổisaulưng,tôiláixevềhướngbệnhviện,mắtlóabởimộtánhtàdươnghuyhoàngtừbênphíađồngbằng,vàđượchướngdẫnbởimộtbàgiàbénhỏ,kiểuphù thủyxách tay, có lẽ là congái củaErlkonigcũngnên,dobàHayschomượnvàsauđótôikhôngbaogiờgặplạinữa.Bácsĩ

Blue,màhọcthứcchắcchắnlàkémxatiếngđồn,bảođảmvớitôirằngđâylàdobịnhiễmvirútvàkhitôinhắcđếntrậncúmgầnđâycủaLo,ôngcộccằnnói rằngđó làdomột loạivi trùngkhác, rằngôngđãxử lí bốnmươi“ca”tươngtự;tấtcảnhữngthứđónghenhưchứng“sốtrétđùngđùng”củangười xưavậy.Tôi tựhỏi cónên tưng tửng cườimàkể rằngđứa congáimườilămtuổicủatôiđãbịmộttainạnnhỏkhitrèoquamộthàngràoxệchxẹocùngvớimộtđứabạntraihaykhông,nhưngbiếtrằngmìnhđangsay,tôiquyếtđịnhchờxem,nếucầnthiếtmớinóira.Tôikhaivớimộtảnữthưkítócvàngmặtkhóđămđămlàcongáitôi“coinhưđãmườisáutuổi”.Trongkhitôinhãngđi,congáitôiđãbịmangđiđâumất!Tôinàinỉxinđượcquađêmtrênmộttấmnệmrơm“từthiện”trongmộtgóccủacáibệnhviệnchếttiệtnàymàkhôngđược.Tôichạylênnhữngđợtcầuthangxâytheophongcáchtạodựng

[311], tôicố truy tìmbéyêucủa tôiđểbảoemđừngnênbép

xép,nhấtlànếuemcảmthấyđầuócchếnhchoángnhưtấtcảchúngta.Đếnmộtlúcnàođó,tôiđãtỏrathôbạoghêgớmđốivớimộtnữytárấttrẻvàrấtngượcngạocóbộmôngquákhổvàcặpmắtđenrựclửa-vềsautôiđượcbiết cô làngườigốcBasque.Chacô làmộtngười chăncừunhậpcư,mộtngườiluyệnchóchăncừu.Cuốicùngtôitrởvềxevàngồilìtrongđókhôngbiếtbaonhiêutiếng,rurútrongbóngtối,đờđẫnvìnỗicôđơnmới,háhốcmiệng, giươngmắt lúc thì nhìn ra tòanhàbệnhviện thấpbèbèvàvuôngchằnchặnlờmờsánggiữakhuđấtcóbãicỏ,khithìngướclênmànsaonhờnhạtvànhữngsườnhautemontagne*(núicao)lởmchởmlấplánhbạc,ởđólúcnày,chacủaMary, JosephLorecôđơn,đangmơđếnOloron,Lagore,Rolas

[312] -quesais-je!*(còngìnữaaibiếtđược;-hoặcquyếnrũmộtcon

cừunon.Nhữngýnghĩlangbangthơmngátnhưthếbaogiờcũngđemlạianủichotôitrongnhữnglúccăngthẳngkhácthườngvàmãiđếnkhi,mặcdùuốnglubùmàvẫncảmthấytêcóngvìcáiđêmdàibấttận,tôimớinghĩđếnchuyệnláixevềmotel.Mụgiàđãbiếnmấtvàtôikhôngchắclàmìnhcónhớđúngđườnghaykhông.Nhữngconlộrộngrảisỏivắtchéonhauquanhữngmảngbóngtốihìnhchữnhậtthiuthiungủ.Tôithấymộtcáigìmangdángdấpmộtgiátreocổtrênmộtkhoảngcólẽlàsântrường;vàtrênmộtbãitựanhưhoangđịa, sừng sữngdướimáivòmcâm lặngngôiđền củamộtgiáopháiởđịaphương.Cuốicùng,tôicũngtìmđượcxalộ,vàrồivềtớimotel,ởđó hàng triệu con côn trùng gọi là “phù thủy đen” nhung nhúc xoáy lộnquanhđườngviềnnêôngcủatấmbiểnbáo“Hếtphòng”;vàvàolúcbagiờsáng,saumộtchầuxốinướcnóngbằngvòihươngsen-cáikiểutắmtráigiờgiấcnày,giốngnhưchấtgiữmàu,chỉcótácdụngcốđịnhnỗimệtmỏivàtuyệtvọngcủata-khitôinằmlênchiếcgiườngcủaemcònngátmùihạtdẻ,

hoahồngvàbạchàvàcảmùicủathứnướchoaPháprấttinhtế,rấtđặcbiệtmàgầnđâytôimớichophépemdùng,tôithấymìnhkhôngsaotiêuhóanổicáisựthậtđơngiảnlàlầnđầutiêntronghainăm,tôibịchialìakhỏiLolitacủatôi.Đùngmộtcái,tôichợtngộrarằng,cáchnàođó,cơnbệnhcủaemlàsựphát triểncủamộtchủđề-rằngnócócùngmộtvịvàsắcđiệunhưcáiloạtcảmgiácliênhoànđãhànhhạvàlàmtôibốirốitrongsuốtcuộchànhtrìnhcủachúngtôi;tôihìnhdungcáitênmậtvụ,hayngườitìnhbímật,haytênxỏláchơikhămấy,haycáiảogiácấy

[313],haybấtkểhắnlàgì,đanglẩn

quấtquanhbệnhviện-vàAuroravừamới“hơấmtay”,nóitheocáchnhữngngườiháihoaoảihươngởquêtôi,làtôiđãlạitìmcáchlọtvàocáingụctốiấy,gõcánhcửasơnxanhcủanó,khôngđiểmtâm,bụngrỗng,tuyệtvọng.Trongsốtámlầnđếnthămem,chỉcólầncuốicùnglàkhắcdấusắcnét

trongtrítôi.Lầnđếnthămnàylàmộtthànhtíchkhôngnhỏ,vìtôicảmthấybêntrongmìnhnhưbịmoirỗngbởisựlâynhiễmlúcđócũngđãpháttácnơitôi.Khôngaibiếtđượctôiđãphảitốnbaocôngsứcđểmangbóhoacùngkhốitrọngtảiyêuthươnglànhữngcuốnsáchmàtôiđãvượthơntrămcâysốđểmua:DramaticWorks củaBrowning,TheHistory ofDancing,CloivnsandColumbines,TheRussianBallet,Flovjersof theRockies,TheTheatreGuildAnthobgy,Tennis

[314]củaHelenWills,ngườiđãđoạtgiải toànquốc

ĐánhĐơnThiếuNữởtuổimườilăm.Trongkhitôichệnhchoạngđitớicửaphòngcongáitôi,mộtphòngbệnhcánhânvớigiáthuêmườibađôla.mộtngày,MaryLore,cáiảytábỉổilàmviệcnửangày,áccảmramặtvớitôi,bướcravớimộtkhayđồđiểmtâmđãănxong,đặtnóđánhcạch! lênmộtchiếcghếtronghànhlangvàngoáymôngquayngoắttrởvàophòng-cólẽđểbáochoDolorestộinghiệpcủaảbiếtôngbốgiàbạongượccủaemđanglệtsệtđôigiàyđế“kếp”,mangsáchvàhoađến:đểgombóhoanày,tôiđãcấtcôngtrèolênmộtconđèotừlúcrạngđông,háinhữngbônghoarừngvànhữngkhómláđẹpbằngđôitayđigăng(trongcáituầnlễđịnhmệnhấy,tôihồnhưkhôngngủ).HọchoCarmencitacủatôiăntốtchứ?Tôinhìncáikhay.Trênmộtchiếc

đĩacònhoenlòngđỏtrứng,cómộtphongbìvònhàu.Hẳntrongđóđãđựngmộtcáigìđó

[315],vìmộtmépđãbịxé,nhưngkhôngthấyđềđịachỉ-chẳng

cógìngoạitrừmộthọatiếthuyhiệudỏmvớimáychữ“PonderosaLodge”viếtbằngmựcxanhlục; liềnđó, tôibiểudiễnmộtđộngtácchassé-croise*(cùnglúcbướcchéođổichỗchonhau)vớiMarylúcđólạitấttưởinhàora-thậtkìlạ,nhữngnữytátrẻmôngtonàydichuyểnthìnhanhthoănthoắtmàlàmviệclạichẳngmấyhiệuquả.Ảgườmgườmnhìnchiếcphongbìtôiđã

vuốtphẳnglại.“Tốtnhất làông chớcóđụngvào,” ảnói, hất hàmvềphía ấy. “Cókhi

bỏngtayđấy.”Ngữấyđâucóđángđểtôihạlờiđốiđáp.Tôichỉnói:“Jecroyaisquec’étaitun*bill(tôitưởngđólàmộthóađơnthanhtoán)-

chứkhôngphảimộtbilletdoux* (thư tình)[316]

.”Rồi bướcvào cănphòngđầynắng,tôinóivớiLolita:“Bonjour,monpetit*(Chàobé).”“Dolores,”MaryLorenói,ảcùngvàovới tôi,vượt lên trước tôi,xuyên

quatôi,cáiảđiếmbụbẫmấy,vàmắthấpháy,ảbắtđầugấprấtnhanhmộttấmmềnflanentrắngtrongkhimắtvẫnchópchóp.“Dolores,bacôtưởngcônhậnthưcủabạntraitôi.Đólàthưgửichotôi(khẽvỗvàochiếcthánhgiánhỏdátvàngảđeotrướcngựcvớivẻtựmãn).VàbatôicũngnóiđượctiếngPhápnhưbacô.”Ảrờikhỏiphòng.Dolores,hồnghàovàđỏđắn,môivừatôson,tócchải

bónglộn,haicánhtaytrầnduỗithẳngtrêntấmtrảigiườngphăngphiu,nằmdàihồnnhiên,tươiróinhìntôihoặcchẳngnhìngìcả.Trêncáibànnhỏđầugiường,cạnhmộtchiếckhăngiấyvàmộtcâybútchì,chiếcnhẫnhoàngngọccủaemnhưcháyrựclêntrongánhnắng.“Hoaphúngđám tang hay saomà ảmđạm thế,” emnói. “Dù sao cũng

cảmơn.Nhưngbacótạnhbớt tiếngPhápđiđượckhông?Cáiđólàmmọingườiđềukhóchịu.”Vàcáiảđiếmmũmmĩmlạitrởvào,vẫnvớivẻhốihảthườnglệ,nồngnặc

mùitỏivànướcđái,mangtheotờDeseretNews[317]

mànữbệnhnhânxinhđẹpcủaảháohứcđónnhận,khôngmàngtớinhữngcuốnsáchđầyminhhọatuyệtvờimàtôimangđến.“Ann,chịgáitôi,”Marynói(thôngtinbổsungmuộnmàng),“làmviệcở

kháchsạnPonderosa.”Yêu-Râu-Xanhtộinghiệp.Nhữnggãanhtraitànbạo

[318].Est-cequetune

m’aimesplus,maCarmen?*(Phảichăngemkhôngcònyêutôinữa,Carmencủatôi)

[319].Thựcra,emđãbaogiờyêutôiđâu.Lúcnày,tôibiếtrằngmối

tìnhcủamìnhtuyệtvọnghơnbaogiờhết-vàtôicũngbiếtrằnghaiảnàyđang âmmưu ởBasque

[320], hoặc ở Zemfirian

[321], chống lạimối tình vô

vọngcủatôi.TôiphảinóithêmrằngLođangchơitròhaimặt,vìemcũngđanglừacảMaryđacảm:tôiđồrằngemđãnóivớiMarylàemmuốnởvớiôngcậutrẻtrungchịuchơicủaảhơnlàvớicáilãođộcácrầurilàtôiđây.Vàmộtnữytákhácmàtôikhôngbaogiờnhậndiệnđược,vàcáigãđầnđộntronglàngchuyênvậnchuyểngiườngvàquantàivàothangmáy,vànhững

convẹtxanhnguxuẩn trongmộtchiếc lồngởphòngđợi - tấtcảđềunằmtrongâmmưu,âmmưunhơbẩnấy.Theosuyđoáncủatôi,MarynghĩrằnggiáosưHumbertoldi,ngườichahềấy,đangcan thiệpvào thiêndiễm tìnhgiữaDoloresvàngườicha-thếcủaả

[322],cáiđồRomeobéophệ(bởivìbụng

ngươi toànmỡ,ngươibiết không,Rom,bấtkể cả lô “tuyết”[323]

và “nuớcquảhoanlạc”).Cổhọngđaurát, tôiđứngởcửasổnuốtkhanvà trân trânnhìndãynúi,

nhìntảngđálãngmạntíttrênbầutrờitươivuimàđầyâmmưu.“Carmencủata,”tôinói(thithoảngtôivẫngọiemthế),“chúngmìnhsẽ

rờicáithànhphốthôthiểnchánốmnàyngaykhiemkhỏibệnh.”“Tiệnđâyxinnóiemcầntấtcảquầnáo,”côbéDigannói,cođầugốilên

vàgiởquamộttrangkhác.“…bởivì,quảthật,”tôinóitiếp,“chẳngcólídogìđểởlạiđây.”“Chẳngcólídogìđểởlạibấtkìđâu.”Tôingồixuốngmộtcáighếbànhbọcvảibôngdày,mởcuốnsáchhấpdẫn

khảocứuvềthựcvậthọcvà,trongimlặngongongsốtcủacănphòng,cốnhậndiệnvàđịnhdanhnhữngbônghoatôiđãháinhưngđiềunàyxemralàbấtkhả.Thếrồi,mộthồichuôngthánhthótvanglênđâuđótronghànhlang.Tôinghĩcáibệnhviệnnặngvềkhoemẽnàykhôngcóquámộtchụcbệnh

nhân(bahoặcbốntrongsốđóloạnthầnkinh,nhưLođãvuivẻthôngbáocho tôimấyhôm trước) nênnhânviên cóquánhiều thì giờ rảnh rỗi.Tuynhiêncũngchínhvìlídokhoemẽ,nộiquiởđâyrấtchặtchẽ.Cũngđúnglàtôiluônđếnvàonhữnggiờtráikhoáy.Mary-Thấu-Thị(lầnsausẽphảigọilàune belle dame toute en bleu* (một nương nương diễm lệ mặc đồ xanhtuyền)bồngbềnhquaRoaringGulch)

[324]túmlấycổtayáotôikéorangoài,

trong lòngkhôngkhỏi dạt dàomột thứmalice* (tinhquái)mộngmơ.Tôinhìntayả;nóthõngxuống.Khitôiravề,hoàntoàntựnguyện,DoloresHazenhắctôinhớsánghômsaumangđếnchoem...Emkhôngnhớnhữngthứemcần để ở đâu... “Mang cho em,” em kêu to (đã khuất dạng vì cánh cửachuyểnđộng,từtừđóng,đónghẳn)“cáivalimớimàughivàcáihòmcủama-măngnhé”;nhưngsánghômsau,tôirunbầnbật,tôinốcrượuvàhấphốitrêncáigiườngkháchsạnmàemchỉdùngcómấyphútđồnghồvàtrongcáitrạngtháinhìngìcũngthấyquaytrònvàphìnhraấy,tôikhôngthểlàmgìhơnlànhờgãbồcủabàquảphụ,mộttayláixetảicườngtrángvàtốtbụng,chuyểnhaibọchànhlíđếnchoem.TôihìnhdungLođemphôkhobáucủamìnhvớiMary...Chắchẳntôihơisảngloạnmộtchút-vàngàyhômsau,tôivẫncònởthểrunghơnlàthểrắnvìkhinhìntừcửasổbuồngtắmrabãicỏ

bêncạnh,tôithấychiếcxeđạptrẻđẹpcủaDollydựngởđótrênchânchống,cáibánhtrướcduyêndángngoảnhđikhôngnhìntôinhưbaogiờcũngthế,vớimộtconchimsẻvắtvẻotrênyên-nhưngđólàxecủabàchủ,thếlàkhẽmỉmcườivàvừangẫmngợivềnhữnghuyễntượngcủamìnhvừalắclắccáiđầutộinghiệp,tôithấtthểutrởvềgiườngvànằmdàibìnhthảntrênđónhưmộtvịthánh-ĐứcThánh,thậtvậy!TrongkhiDolorestócnâu,TrênmộtvạtcỏxanhngờinắngCùngvớiSanchichađọctruyện

Trongmộttờtạpchíđiệnảnh[325]

…- cómặtvớinhiều tiêumẫukhácnhauởbất cứnơinàoDolores tớivà

trongthànhphốđangrộnrãchàomừngmộtlễhộiquốcgiagìđó,bằngvàotiếngpháonổliênmiênnhưbomthật,vàolúchaigiờkémnămphútchiều,tôinghethấytiếngsáomiệngtiếnlạigầncánhcửahémởcủaphòngtôirồitiếngđấmcửathùmthụp.ĐólàgãFrankhộpháp.Gãđứngsùngsữnggiữacửamở,chốngmộttay

vàonẹpdọckhungcửa,hơingảvềphíatrước.Xinchào.NữytáLorevừagọiđiệnthoại.Hỏitôiđãđỡchưavàhômnay

cóđếnđượckhông.Cáchkhoảnghaimươibước,Franknomnhưmộttráinúitràntrềsứclực;

cáchnămbướcnhưlúcnày,gãlàmộtkhốikhảmghépđỏkệchnhữngsẹolàsẹo -có lần,ởhảingoại,gãbịhơibomcuốnphăngxuyênquamộtmảngtường;nhưngbấtchấpnhữngthươngtíchkhôngthểđịnhdanh,gãvẫncóthểláimộtchiếcxetảikếchsù;câucá,đisăn,uốngrượuvàthậmchíđúvớicác“em”gặpgỡdọcđường.Hômấy,hoặcvìrơiđúngvàongàylễlớn

[326],hoặc

đơn giản vì muốn giải khuây cho một người ốm, gã đã tháo chiếc găngthườngmangbêntaytrái(bàntaytìvàonẹpdọckhungcửa)đểlộchongườibệnhsữngsờkhôngchỉpháthiệnralànóthiếucảngónthứtưvàthứnăm,màcònthấymộthìnhnữkhỏathânvớihílibầuvúmàuthầnsa,nạmtamgiácmàuchàm,xămrấtduyêntiênmubàntayquècụtcủagã,ngóntrỏvàngóngiữathểhiệnhaichâncôgái,còncổtaymanghìnhcáiđầuchítmộtvànhhoa.Ôi,tuyệtvời...ngảngườidựavàonẹpkhungcửa,nhưmộtnàngtiênnhỏranhmãnh

[327].

TôinhờgãnóivớiMaryLore làhômnaytôisẽnằmdàisuốtngàytrêngiườngvàsẽliênlạcvớicongáitôivàomộtlúcnàođótrongngàymai,nếu

tôicảmthấymìnhcólẽgốcgácởPolynesia[328]

.Gãnhận thấyhướngmắtnhìncủa tôivàngúcngoắc taychomôngbên

phảicôgáingọnguậymộtcáchtìnhtứ.“Đồngý,”Frankhộphápdudươngnói,đậptayvàonẹpdọckhungcửa

và,miệnghuýt sáo,mang thôngđiệpcủa tôiđi, còn tôi tiếp tụcnóc rượu.Sánghômsauhếtsốt,mặcdùngườicònmềmoặtnhưcáitã,tôivẫnkhoácchiếcáodàimàutíamặctrongnhàrangoàibộđồpi-ja-mamàuvàngngôvàxuốngquầytiếptânđểgọiđiệnthoại.Mọisựđềuổn.Mộtgiọngvuitươichotôibiết,vângmọisựđềuổn,congáitôiđãraviệnhômqua,vàoquãnghaigiờchiều,ôngchúGustave

[329]đãđếnđóncôbécùngvớimộtconchócộc,

mộtnụcườiduyênvớitấtcảmọingười,mộtchiếcCaddyLack[330]

màuđenvàđãthanhtoánviệnphícủaDollybằngtiềnmặtvànhờhọbảotôiđừnglo,cứgiữchoấm,haichúcháuvềtrạicủaôngngoạinhưđãthỏathuận.Elphinstonehồiấy(vàtôihivọnghiệnnayvẫnthế)làmộtthànhphốnhỏ

rấtxinhđẹp.Nótrải ranhưmột tấmma-két trênmặtbằngđáy thunglũngvớinhữngrặngcâyxanhêmnhưlenvànhữngngôinhàmáiđỏ,vàhìnhnhưtrước đây tôi đã nhắc đến ngôi trườngmẫumực, ngôi điện thờ và nhữngkhoảngrộnghìnhchữnhậtmàmộtsốtrongđó,lạthay,chỉlànhữngbãicỏdịthườngnơimộtconlahoặcmộtconkìlângặmcỏtronglànsươngtươitrẻcủabuổisángthángBảy.Rấtbuồncười:ởmộtkhúccuagấpnghiếnsỏikêuràorạo,tôiquệtphảisườnmộtchiếcxe,nhưngtựnhủbằngbítíchtôngiáo-và,bằngthầngiaocáchcảmnữa(tôihivọngthế),vớitaychủxeđangvungchânvungtaybấtbình-ràngtôisẽquaylạisau,địachỉTrườngBird,thànhphốBird,bangNewBird,rượugừnggiữchotimtôisốngđộngnhưnglàmmụmịđầuóctôi,vàsaumấyquãnghẫngvàthiếuhụtthườngxảyratrongnhữngcơnmê,tôithấymìnhởtrongphòngthườngtrựcbệnhviện,địnhtẩnchotaybácsĩmộttrận,thétlácmấyngườichuixuốnggầmghếvàquáttháođòigặpMary,maychoảlúcđókhôngcómặt;nhữngbàntaydữdằntúmlẩychiếcáodàimặctrongnhàcủatôi,xétoạcmộtbêntúivàkhônghiểusaotôilạithấymìnhngồilênmộtbệnhnhânđầuhóilơthơmấysợitócnâu,màtôilầm tưởng làbác sĩBlue, cuốicùng, taynàyđứngdậy,nóivớimộtgiọngquáiđản:“Nào,giờthìxinhỏiailàngườiloạnthầnkinhchứcnăng?”-vàliềnđómộtnữytágầynhẳng,caucóđưachotôibảycuốnsáchđẹp,ôithậtđẹpvàcáichăncarôgấplấtphẳngphiuvàyêucầutôiviếtgiấybiênnhận;vàtrongimlặngđộtngột,tôinhậnthấysựhiệndiệncủamộtcảnhsáttronghành langvớingườichủchiếcxebị tôiquệtphải,ychỉchoviêncảnhsátthấytôi,và,nhunhược,tôikívàotờbiênnhậnđầyýnghĩatượngtrưng,giao

nộpLolitacủatôichocảlũđườiươiấy.Songtôicóthểlàmgìkhácđược?Mộtýnghĩđơngiảnvàhiểnnhiênnổibậtlên,đólà:“Lúcnày,tựdolàtấtcả.”Mộtnướccờsai,làtôicóthểđiđếnchỗphảigiảitrìnhcảmộtđờitộiác.Chonêntôigiảvờnhưvừahồilạisaumộtcơnchoáng.Vớingườiđồnghànhbằngxehơi,tôiđềnbùmộtkhoảnmàythấylàphảichăng.VớibácsĩBluelúcnàyđangvuốttaytôiâncần,tôirưngrungnướcmắtthúnhậnrằngmìnhđãquáxảlángdùngrượuđểxoadịumộttráitimtráithóinhưngkhôngnhấtthiếtlàbệnhhoạn.Vớibệnhviệnnóichung,tôixinlỗibằngmộtcửchỉđầybiểucảm,gậpngườiđếnnỗisuýtténhào,tuynhiênvẫnnóithêmrằngtôikhôngđặcbiệt thân thiệngìvớiphầncòn lại củabộ tộcnhàHumbert.Vớibảnthânmình,tôirítairằngtôivẫncònkhẩusúngvàvẫnlàmộtngườitựdo-tựdotruytìmcôbéchạytrốnkhỏitôi,tựdohủydiệtngườianhemcủatôi

[331].

23

TừKasbeam,nơimàtheotôibiết,conquỉđỏđãlậptrìnhđểxuấthiệnlần

đầutiên,đếnthànhphốElphinstoneđịnhmệnh,nơichúngtôiđặtchântớiđộmột tuần trướcNgàyĐộcLập, làmộtchặngđườngkhoảngmộtnghìnsáutrăm cây số đường nhẵnmượt như dải lụa. Cuộc hành trình đã chiếm đaphầnthángSáuvìítkhivượtquáhaitrămcâysốmộtngày,chúngtôiquasốthờigiancòn lại,có lần lên tớinămngày,ởnhữngđiểmdừngkhácnhau,chắccũngđượcsắpđặttrướctấtcả.Vậylàphảilầntheodấuvếtcủaconquỉdọctheochặngđườngnày;vàtôidốchếtmìnhvàonhiệmvụnày,saumấyngàykhôn tảxiết tới lui sục sạonhữngconđường tỏanhánhmiênmanởvùnglâncậnElphinstone.Độcgiảhãyhìnhdungtôi,vớibảntínhrụtrè,ghétmọisựphôtrương,với

ýthứccốhữuvềsựcommeilfaut*(chỉnchu),hãyhìnhdungtôicốchegiấunỗiđaucuồngkhấuđằngsaumộtnụcườicầutàirunrẩytrongkhicốbịaramộtcáicớvuvơcốtđểlậtgiởquyểnsổđăngkícủakháchsạn:“Ồ,tôigầnnhưchắcchắnlàtôiđãởđâymộtđêm...chophéptôixemphầnghivàosổquãnggiữathángSáu...không,xétchocùng,tôithấymìnhđãnhầm...chà,thành phố gì mà có cái tên kì quái thế này, Kawtagain

[332]. Cảm ơn lắm

lắm.”Hoặc:“Tôicómộtkháchhàngđãởđây...tôiđểđâumấtđịachỉcủaông ta... liệu tôicó thể…?”Và thỉnh thoảng,yêucầucó tínhchất riêng tưnàycủa tôibị từchối,nhất làkhingườiquán lí làmộtchagiốngđựcmặtmàykhóđămđăm.Tôicòngiữởđâymộtcuốnsổghinhớ:trongkhoảngtừ5thángBảyđến

18thángMườimột,ngàytôitrởlạiBeardsleymấyhôm,tôiđãghitêntrongsổđăngkícủa342kháchsạn,motel,nhàtrọcácloại;tuykhôngnhấtthiếtlàđãthựcsựquađêmởtấtcảnhữngnơiđó.ConsốnàybaogồmcảmộtsốlầnđăngkíởkhoảnggiữaChestnutvàBeardsley,trongđócómộtlầntạocơhộicho thấy thoánghiện cái bóng conquỉ (“N.Petit,Larousse, Ill.”

[333]]); tôi

phải thậntrọngphânbốthờigianvàkhônggianchocáccuộcđiềutracủamìnhđểkhỏithuhútsựchúý;vàchắcphảicótớiítnhấtnămmươichỗmàtôichỉtạtquahỏidòởquầytiếptân-nhưnglàmthếchỉuổngcôngvôích,vàtôiưngxâydựngmộtcáinềnthiệnchívàcóvẻthậtbằngcáchngaytừđầuđãtrảtrướctiềnthuêmộtphòngmàtôikhôngcầnđến.Trongsốkhoảng300sổđăngkímà tôiđãxemđược trongquá trìnhđiều tra,có ítnhấthaimươiquyểncungcấpchotôimộtchútmanhmối:conquỉnhênhnhangthậm

chícònhaydừngnghỉhơnchúngtôi,hoặcgiả-hắnhoàntoàncóthểchơitròấy-hắnđãđăngkíkhốngthêmnhiềuchỗđểchọcgiễutôibằngnhữngchỉdẫnđểu.Chỉcómộtlầnhắnđãthựcsựởcùngmộtmotelvớichúngtôi,chỉcáchđầugiườngLolitacómấybước.Trongmộtsốtrườnghợp,hắnđãđóng“đạibảndoanh”trêncùngphốvớichúngtôihoặcmộtphốbêncạnh;khôngítlần,hắnđãmaiphụcởmộtnơitrunggiangiữahaiđịađiểmdựtínhtrước.TrongkíứctôicònrõmồnmộthìnhảnhLolita,ngaytrướckhichúngtôi rời khỏiBeardsley, nằmbò ra trên tấm thảmphòngkhách,nghiên cứubảnđồvàsáchhướngdẫndulịch,lấysonmôiđánhdấutừngchặngvàđiểmdừngchân!Tôipháthiệnngayrarằnghắnđãtiênđoánnhữngđiềutracủatôivàđã

đặtcácbiệtdanhthóamạdànhriêngchotôi.Ởngaymotelđầutiêntôiđến,PonderosaLodge,biệtdanhhắndùngđểđăngkílồlộgiữamộtchụccáitênkháchiểnnhiênlàtênngười:tiếnsĩGratianoForbeson,Mirandola,NY

[334].

Dĩnhiên,cáihàmýquichiếuvềhàikịchÝkhôngkhỏi làmtôichúý.Bàquảnlíkháchsạnhạcốchotôibiếtôngkháchđóđãnằmliệtgiườngnămngàyvìmộtcơncảmhàntaiác;đãgửixeởmộtgaranàođóđểsửachữavàđãtrảphòngvàođúnghômmồng4thángBảy.Phải,mộtcôgáitênlàAnnLoretrướcđâyđãlàmởkháchsạnnày,nhưngnayđãlấymộtchủtiệmthựcphẩm khô ởCedar City.Một đêm sáng trăng, tôimai phụcMary đi giàytrắngởmộtphốvắng;nhưmộtngườimáy,ảtoanrúlên,nhưngtôiđãkịphoànnhânchoảbằngcáihànhđộngđongiảnlàquìgốivàrềnrĩvanxinảgiúpđỡ.Ảthềrằngảchẳngbiếtgì.CáitayGratianoForbesonấylàai?Ảcóvẻhơi lưỡng lự.Tôixoẹt ramột tờ trămđô la.Ảgiơnó lên soidướiánhtrăng. “Ông ta là chúcủaông,”cuốicùng, ả thì thào.Tôigiật tờgiấybạckhỏibàntaylạnhgiáánhtrăngvàvừavăngramộtcâuchửithềbằngtiếngPhápvừaquayngoắtđi,chạybiến.Chuyệnnàydạytôichỉcóthểdựavàobảnthânmìnhthôi.KhôngthámtửnàocóthểkhámpháranhữngđầumốimàTrappđãcàichophùhợpvớicungcáchvànếpnghĩcủatôi.Tấtnhiên,tôikhôngthểhivọnglàhắnsẽđểlạitênvàđịachỉchínhxác;nhưngtôivẫnhi vọng là hắn có thể trượt chân trên lớp vẹc-ni láng bóng sự tinh vi củachínhmìnhdocảganđưavào,chẳnghạn,mộtvệtmàuđậmhơn,rõcátínhhơnmứccầnthiếttốithiểu,hoặcdotiếtlộquánhiềuquaviệcbổsungchấtlượngchoyếutốsốlượngmànếuđểnguyênthìbộclộquáít.Cómộtđiềuhắnthànhcông:làmchotôi,tôivànỗiđauquằnquạicủatôi,mắchoàntoànvàomànhlướidotròchơiquỉquyệtcủahắngiăngra.Vớimộtkĩthuậtvôcùngkhéo léo, hắn chaođảo, tròng trành, rồi lấy lại thăngbằngmột cáchkhôngtinnổi,luônđểchotôimộthivọngđầytinhthầnthểthao-nếutôicó

thểdùngcụmtừnhưvậykhinóivềphảntrắc,cuồngnộ,hoangtàn,khủngkhiếpvàcămthù-rằnglầnsauhắncóthểlộmặt.Điềuđókhôngbaogiờxảyra-mặcdù,mẹkiếp,đôikhichỉthiếuchútxíunữa.Tấtcảchúngtaainấyđềukhâmphụcngườilàmxiếcmặcđồtrangkim,đầyvẻduyêndángcổđiển,đitrênmộtsợidâycăngthẳngcựckìchínhxáctrongánhsángnhưrắcphấnrôm;nhưngcòncaosiêuhơngấpbội,lànghệthuậtcủangườiđitrêndây chùng, trang phục như thằng bù nhìn rơm, đóng giảmột gã say nhốnhăng!Tôibiếtthế.Nhữngđầumốihắnđểlạikhônggiúpxácđịnhnhânthâncủahắn,nhưng

phảnánhcátínhcủahắn,hayítra,mộtcátínhthuầnnhấtvànổibậtnàođó;vềmộtphươngdiệncụthể:cáiloại,cáikiểuhàihước-ítnhấtvàonhữnglúcthănghoanhất-cáigiọngđiệutrínão,hắncónhữngnéttươngđồngvớitôi.Hắnnhạibộđiệucủatôivàgiễutôi.HắnbiếttiếngPháp.Hắnrấtsànhngónlàmxiếcvớichữvàbóichữ

[335].Hắnhamtíchlũyvốnkiếnthứctìnhdục.

Tựdạngcủahắnđầynữtính.Hắncóthểthaytênđổihọ,nhưngmuốnthếnàomặc lòng,hắnvẫnkhông thểngụy trangđượcnhữngchữt,wvà l rấtđặcbiệtcủahắn.Quelquepart

[336] Island làmột trongnhữngnơicư trúưa

thíchcủahắn.Hắnkhôngdùngbútmáy,điềunàytựbảnthânnónóilên,nhưbấtkìnhàtâmphânhọcnàođềusẽchotabiết,rằngngườibệnhlàmộtthủythần

[337]tâmthứcbịdồnnén.ĐộiơnChúa,hivọngrằngởSôngMêcũngcó

nữthủythần.Nétđặcđiểmchínhcủahắnlàmêthíchcáitrònhửđểchọctức.Chúaơi,

cáithằngchanàymớiđùadailàmsao!Hắntháchthứchọcvấncủatôi.Tôitựhàovềmộtsốhiểubiếtkháđủđểkhiêmtốnhiểurằngmìnhkhông thểbiếttấtcả;vàtôiphảicôngnhậnrằngtôithiếumộtsốyếutốtrongcuộcđuavăntựmãhóanày.Cólầntấmthânmảnhdẻcủatôixiếtbaohồihộprunlênvìđắcthắngvàkinhtởmkhi,giữanhữngcáitênchânphươngvàhồnnhiêntrongsổđăngkícủamộtkháchsạn, tròđốchữquỉquáicủahắnxuất tinhđánhphọtmộtcáivàogiữamặttôi!Tôinhậnthấykhinàocâuđốcủahắntrởnênquábíhiểm,ngaycảvớimộtkẻgiảimãcỡtôi,hắnliềnquayvềcáccâudễđểdụtôi.“ArsèneLupin”

[338]làrànhrànhđốivớimộtngưòdPhápcòn

nhớnhững truyện trinh thámđãđọchồi trẻ;vàđâucầnphải làmộtngườichuyênnghiêncứuvềColeridgemóiđánhgiáđượclờichâmchọcquánhàm“A.Person,Porlock,England”

[339].Mộtsốtêngiảhắndùngthậtmô-ve-gu

khủng khiếp, nhưng, về cơ bản, vẫn cho thấy hắn là người có học - chứkhôngphảimộtcảnhsát,mộttênthủhạtầmthường,mộtgãchàohàngdâmđãng-chẳnghạn“ArthurRainbow-rànhlàgiảtrangtácgiảcủaLeBateau

Bleu - xin các vị cho phép tôi cũng được cười một tí - và “MorrisSchmetterling”,tácgiảtrứdanhcủaL’OiseauIvre(touché*(trúngpắp),bạnđọcạ!)

[340].Cáitênđầnđộnnhưngngộnghĩnh“D.Orgon,Elmira,NY”cố

nhiênlàmượntừMolière[341]

,vàvìmớiđâythôi,tôiđãcốlàmchoLolitaquan tâm đến một vở kịch nổi tiếng của thế kỉ mười tám, nên tôi hoannghênhnhưmộtngườibạncũcáitên“HarryBumper,Sheridan,Wyo.”

[342].

Mộtbộbáchkhoa toàn thưbình thườngcungcấpcho tôi thông tinvềcáinhânvậtkìdị“PhineasQuimby,Lebanon,NH”

[343];vàbấtkìtínđồtốtnào

củaFreudmangmộtcái tênĐứcvàcóđôichútquantâmđếnchuyệnmãidâmtôngiáo,ắtchỉ liếcnhìnmộtcáicũngđủnhậnrahàmýcủa“TiếnsĩKitzler,Eryx,Miss.”

[344].Chotớiđâythìvẫnổn.Cáikiểugiỡnmặtnàylà

mạthạng,nhưngnhìnchung,thiếucátínhvàdođó,vôhại.Tôikhôngmuốnnhắcđếnkhánhiềutrongsốnhữngtênđăngkíkhiếntôichúývớitưcáchrànhlàđầumốiperse

[345]khôngthểnghingờ,nhưnglạilàmtôibốirốivề

hàmýtinhvicủachúng,vìtôicócảmgiácnhưmìnhđanglầnmòtrongmộtvùnggiápranhmùsươngvớinhữngbóngmangôntừcókhảnăngvụtbiếnthànhnhữngngườiđinghỉmátbằngxươngbằng thịt.Anhchàng“JohnnyRandall,Ramble,Ohio”nàylàaivậy?Hayanhtalàmộtngườicóthật,chỉtìnhcờcónétchữviếtgiốngvới“N.S.Aristoff,Catagela,NY”thôi?Cáinọcđộc trong “Catagela”

[346] nằm ở đâu. Và còn “James Mavor Morell

[347],

Hoaxton,AnhQuốc”thìsao?“Aristophanes”,“hoax”-đúngrồi,nhưngcóthiếugìnữachăng?Cómộtnétxuyênsuốtcáimớ tênđểuấy, luôngâycho tôinhữngphấp

phỏng đặc biệt đau đớn mỗi khi nó lộ diện. Những thứ như “G. Trapp,Geneva, NY” là dấu hiệu phản trắc từ phía Lolita. “Aubrey Beardsley,QuelquepartIsland”làmộtgợiýsángrõhơn,sovớicáilờinhắnrốirắmquađiện thoại, rằng nên tìm điểm xuất phát của toàn bộ vụ việc này ởmiềnĐông.“LucasPicador,Merrymay,Pa.”

[348]ámchỉrằngCarmencủatôiđã

tiếtlộchotênmạodanhbiếtnhữngtừâuyếmlâmlitôithườngdùngđểgọiem.Độcácđếnkhủngkhiếp,thậtvậy,là“WillBrown,Dolores,CoIo.”

[349].

Dòngghigớmghiếc“HaroldHaze,Tombstone,Arizona”[350]

(màvàomộtlúckhácắtđãhấpdẫnýthứchàihướccủatôi)hàmýbiếtrànhquákhứcủacôbékhiếntôi,trongmộtthoángvàtheomộtcáchthảngthốtnhưtrongácmộng,đồrằngconmồicủatôitừnglàmộtngườibạncũcủagiađình,cóthểlàmộtngườiyêucũcủaCharlotte,cóthểlàmộtkẻchuộclỗi(“DonaldQuix,

Sierra,Nev.”).Nhưngcúdaođâmthấmthíanhấtlàdòngghitheophépđảochữ trong sổ đăng kí của khách sạn Chestnut Lodge “Ted Hunter, Cane,NH.”

[351].

Những số xe lung tung mà tất cả những cha mang tên Person, Orgon,Morell,Trappấyđểlại,chỉkhẳngđịnhmộtđiều:nhữngngườiquảnlímotelkhônghềkiểmtraxemxecủakháchcóđăngkíhợplệhaykhông.Nhữngđềcập-khôngđầyđủvàkhôngđúngcách-đếnnhữngchiếcxemàconquỉđãthuêtừngchặngngắngiữaWacevàElphinstone,dĩnhiênlàđềuvôdụng;sốcủachiếcAztecđầu tiên làmộtmớ lung linhcácconsốbiếnhóa,con thìchuyểnvị,conthìđượcsửalạihoặcbỏđi,nhưngcáchnàođóvẫntạothànhnhữngkếtphốiliênquanvớinhau(chẳnghạnnhư“WS1564”và“SH1616”và“Q32888”hay“CU88322”)chúngđượcxếpđặtmộtcáchranhmađếnnỗikhôngbaogiờđểlộmộtmẫusốchungnào.Tôichợtnghĩ,saukhihắntrảchiếcxemuitrầnchobọnđồnglõaởWace

và chuyển sang hệ thống thay xe từng chặng theo kiểu ngựa trạm, nhữngngườithuêsauhắncóthểkémthậntrọngvàghivàosổmộtkháchsạnnàođónguyênmẫucủacácconsốtươngquankia.Nhưngnếutìmcáiconquỉấytheomộtconđườngmàtôibiếthắnđãchọnđã làmộtcôngviệcphứctạpđếnthế,mơhồđếnthếvàvôvọngđếnthế,thìmọicốgắngdòtheonhữngkẻxalạrongruổixetrêncáclộtrìnhxalạphỏngcóănthuagì?

24

Vào lúc tôi tớiBeardsley, saucảmột thờigiandaydứt tổngkết lại sự

việcmàtôiđãkểlạikhádàidòng,mộthìnhảnhtrọnvẹnđãhìnhthànhtrongđầutôi;vàquaquátrìnhloạitrừ-baogiờcũngnguyhiểm-tôiđãquihìnhảnhđóvềcáinguồncụthểduynhấtmàsựsuyxétbệnhhoạnvàtrínhớđờđẫncóthểgáncho.NgoạitrừĐứcchaRigorMortis

[352](nhưbọnhọctròcongáigọilãothế)

vàmột ông già dạy tiếng Đức và tiếng Latinh, hai môn không bắt buộc,trườngBeardsleykhôngcógiáosưnamchínhngạchnàokhác.Nhưngcóhailần,mộtgiảngviênnghệthuậtbêntrườngĐạihọcBeardsleysanggiớithiệuchocácnữsinhxemcáclâuđàivàtranhcủaPhápthếkỉmườichínquađènchiếu. Tôi đã muốn đến dự những buổi chiếu và thuyết trình đó, nhưngDolly, như thường lệ, dứt khoát yêu cầu tôi đừng đến. Tôi cũng nhớ làGastonđãnhắctớichínhtaythuyếttrìnhviênnày,khengãlàmộtgarcon*(gãtrai)xuấtsắc;nhưngchỉchừngđóthôi;trínhớtừchốikhôngcungcấpchotôitêncủagãmáumêlâuđàiđó.Vàohômấnđịnhchoviệcthựcthikếhoạch,tôibướctrênlớptuyếtđang

tan, qua khuôn viên trường Đại học Beardsley, đến phòng chỉ dẫn trongMakerHallcủatrường.Tạiđây,tôiđượcbiếtrằnghọgãlàRiggs(khágiốngvớihọcủachatuyênúy),rằnggãsốngđộcthânvàrằngmươiphútnữa,gãsẽ rakhỏi “Bảo tàng”,nơigãđangcógiờgiảng.Tronghành langdẫn tớigiảng đường, tôi ngồi trên một chiếc ghế băng cẩm thạch, quà tặng củaCeciliaDalrympleRamble.Trongkhi ngồi chờđó trongmột trạng thái bíđái, saykhướt,đóingủ, tay thủ trong túi áomưakhưkhưnắmkhẩu súngngắn,tôichợtnghĩrarằngmìnhđiênvàsắpsửalàmmộtđiềunguxuẩngìđó.KhôngthểcómộtphầntriệutỉlệxácsuấtrằngAlbertRiggs,trợlígiáosư,đanggiấuLolitacủatôiởnhàgã,số24đườngPritchard,Beardsley.Gãkhôngthểlàtêngiantặc.Hoàntoànphilí.Tôiđangphíphạmthìgiờvàtâmtrí.HắnvàemđangởCaliforniachứđâucóởđây.Thếrồitôinhậnthấymộtsựnhốnnháogìđộđằngsaumấypho tượng trắng;mộtcánhcửa -khôngphảicáitôiđangtrântrânnhìn-mởphắtravàgiữamộtbầynữsinh,mộtcáiđầuhoihóivàmộtcặpmắtnâulấplánh,nhấpnhôtiếntới.Gãlàmộtkẻhoàntoànxalạđốivớitôi,nhưnggãkhăngkhănglàchúng

tôiđãgặpnhautạimộtcuộcliênhoanngoàitrờiởtrườngBeardsley.Côcongáituyệtvờichơiquầnvọtcủatôicókhỏekhông?Gãcòncómộtgiờgiảngkhác.Hẹngặplại.

Mộtnỗ lựcđiều trakháckhôngđượckết thúcchóngvánhnhư thế:quamộtmụcquảngcáotrênmộtsốtạpchícủaLo,tôiđánhbạotiếpxúcvớimộtthámtửtư,mộtcựuvõsĩquyềnAnhvàchỉđểgiúpanhtacómộtkháiniệmvềphươngphápmàconquỉvậndụng,tôiđãcungcấpchoanhtacácloạitênvàđịachỉtôithuthậpđược.Anhtađòimộtkhoảnđặtcọcnặngđô,vàtronghainăm-hainăm,ôiquíđộcgiả!Cáichanguxuẩnấymiệtmàikiểmtranhữngdữliệuvônghĩaấy.Vàkhitôiđãthôiliênhệgìvềtiềnnongvớianhtatừlâu,thìbỗngmộthôm,anhtaxuấthiệntrởlạivớivẻđắcthắng,báochotôibiết làcómộtlãogiàtámmươituổingườiAnhđiêngtênlàBillBrownsốngởDolores,Colo.

25

CuốnsáchnàynóivềLolita;vàgiờđây,khitôiviếtđếncáiphầnlẽracó

thểđặttênlà“Doloresdisparue*(Doloresbiếnmất)”(nếukhôngcómộtvịtuẫnđạokhácvớinội tâmbốccháyđãnhanhtayhơndùngtrướcmất

[353])

thìviệcphântíchbanămtiếptheochẳngcònmấyýnghĩa.Tuycómộtsốđiểmthíchđángcầnnêurõ,nhưngcáiấntượngchungmàtôimuốntruyềnđạtlàcáicảmgiácxâmchiếmtakhimộtcánhcửangangcủacuộcđờiđangvunvútbaybỗngmờđánhrầm,vàmộtluồngthờigianđenkịtgầmgàothốctới,nhậnchìmtiếngkêucủataihọacôđơnbằngtừngđợtgióquậtàoào.Kìlạthay,tớihiếmkhi,nếukhôngmuốnnóiiàkhôngbaogiờ,mơthấy

Lolitanhưhìnhảnhemtrongtrínhớtôi-nhưtôihằngthấyemmộtcáchđầyámảnhtrongtâmtríhữuthứccủamình,trongnhữngcơnácmộnggiữabanngàycũngnhư trongnhữngđêmmấtngủ.Nóichínhxáchơn:emámảnhgiấcngủcủatôi,nhưngemhiệnratrongđódướinhữnglốtkìlạ,lốbịch,khithìnhưlàValeriahayCharlotte,khithìlàmộtphốikếtcủacảhai.Cáibóngmaphứchợpnàytiếnđếntôi,lầnlượttrútbỏáoquần,trongmộtkhôngkhícựckìbuồnbãvàchánngán,vànằmdàiravớitháiđộmờimọcơhờtrênmộttấmvánhẹphaymộtchiếcđivăngcứng,dathịthehénhưmiệngvancaosucủaruộtmột tráibóngđá.Vàlầnnàocũngthế, tôi thấymình,hàmrănggiả long rahoặcbỏquênđâumất,đangở trongcácchambregamie*(phòng cho thuê có sẵnđồđạc) gớmghiếc,muavui bằngnhữngphagiảiphẫu sống nhàm chán thường thường kết thúc bằng cảnh Charlotte hayValeria khóc trong vòng; tay ứamáu của tôi, và tôi hôn họ bằng đôimôiđượm tình anh em trongmột cảnh hỗn độnmê hoảng những đồ tầm tầmthànhVienna

[354]đembánđấugiácùngvớilòngthươnghại,sựliệtdương

vànhữngmớtócgiảmàunâucủanhữngbàgiàvừabịgiếtbithảmtronglòhơingạt.Một hôm, tôi dọnô tô lôi ra vàhủymột đống tạp chí dành cho tuổi vị

thànhniên.Quívịlạgìcáiloạiđó.Thựcchất,thuộcthờikìđồđá;cậpnhật,về phươngdiện vệ sinh, ít nhất thuộc văn hóaMycenae

[355].Một nữdiễn

viênđẹpvàchínnẫu, lôngmibự,môidướiđỏmọngkhuyếnmạichomộtloạidầugộiđầu.Quảngcáovàthịhiếunhấtthời.Nhữngnữsinhthíchmêkiểuváyxếpnếp-quec’étaitloin,toutcela!*(tấtcảnhữngcáiđóđãxaxưanhườngbao).Nhiệmvụcủanữchủnhânlàcungcấpáochoàng.Nhữngchitiếtlạclõnglàmcuộctròchuyệnmấthếtvẻsinhđộng.Tấtcảchúngtađều

biếtnhữngnàng“gặmbiểubì”-nhữngcôgáingồicắnmóngtaytrongcáccuộcliênhoanởcôngsở.Mộtngườiđànông,nếukhôngphảilànhânvậtrấtquantrọng,hoặcđãrấtcaotuổi,trướckhibắttaymộtphụnữ,phảibỏgăngra.HãymờimọcÁiTìnhbằngcáchmặcđồTânThờiBụngPhẳngLìđầy

khêugợi.Thắt eo, bómông.Tristram[356]

trongPhimTìnhÁi.Vâng thưangài!CâuđóphuthêJoe-Roselàmcholũngốcbốirối.Hãytựlàmđẹpmauchóngvàkhôngtốnkém.Cáctruyệntranh.Congáixấutócđenbốbéoịxìgà;congáingoantócđỏbốđẹptrairiatỉagọn.Hoặccáixêritởmlợmvềcái thằng cha to đùng như đười ươi và cô vợ nhỏ con lùn tè. Etmoi qui

t’ojfraismongénie* (Và ta, người đãdângnàng thiên tài củamình)[357]

...Tôinhớnhữngcâuthơvớvẩnnhưngcũngkhádễthươngmàtôithườngviếttặngemhồiemcònbé.“Vớvẩnlàtừchínhxác,”emnóivớivẻgiễucợt:ChàngSótvàconSóccủamình,lễRabvàcácthầyRabbiHọcómộtsổtậpquánbíhiểmvàlikì.ChimruồiđựcphóngtênlửatunggióbụiConrắnkiakhiđiđúttayvàotúi...Mộtsốthứkháccủaemkhôngdễtừbỏnhưthế.Chođếncuốinăm1949,

tôivẫnnângniu,tônthờvànhiềukhilàmốbằngnhữngchiếchônvànhữnggiọtnướcmắtnamngưcủamìnhmộtđôigiày tenniscũ,mộtchiếcsơminamemthườngmặc,vàichiếcquầnjeanscũtôitìmthấytrongcốpxe,mộtchiếcmũcátkéthọcsinhnhàunátvànhữngbáuvậttươngtự.Rồikhihiểuralàđầumìnhđangchậpcheng,tôibèngomnhữngđồlinhtinhnày,cộngthêmnhữnggìđãlưukíởBeardsley-mộthòmsách,chiếcxeđạpcủaem,mộtlômăngtôcũvàgiàyủng-vàvàodịpsinhnhậtlầnthứmườilămcủaem,đemtấtcảrabưuđiệngửinhưmộttặngphẩmvôdanhchomộttrạitrẻmồcôinữbênbờmộtconhồlộnggiógầnbiêngiớiCanada.Nếutôitìmđếnmộtnhàthôimiêngiỏi,thìrấtcókhảnănglàôngtađãcó

thểkhuiratừtâmthứctôivàsắpxếplạithànhmộtmôhìnhlô-gíchmộtsốmẩukíứcngẫunhiênmàtôiđãrảirakhắpcuốnsáchcủamìnhmộtcáchphôphanghơnnhiềusovớicáchchúnghiện lên trong tâm trí tôi,ngaycảgiờđâykhitôiđãbiếtnêntìmkiếmnhữnggìtrongquákhứ.Vàothờiđiểmđó,tôicảmthấymìnhmấtđứtliênhệvớithựctại;vàsaukhiquanốtmùađôngvàđa phầnmùaxuân tiếp theo trongmột an dưỡngđườngởQuebec, nơitrướcđây tôi từng lưu lạimột thòigian, tôiquyếtđịnh trướchếthẵnggiảiquyếtmộtsốviệcriêngởNewYorkđã,rồisẽtớiCaliforniatiếnhànhmộtcuộctìmkiếmtriệtđểđếnđầuđếnđũa.Đâynhữngdòngtôiđãviếttrongnhữngngàyandưỡng:

Tatìmem,Dolores,tasănđuổiLàntócnâu,đôimôithẳmlunglinhNămngàncộngbatrămngàytuổiKhôngnghềnghiệp.EmlàtiểuminhtinhDolores,đâulànơiemẩnnáu?Màsaoemphảitrốnchạy,emyêu?

(Tanóisảng,khôngsaorathoát-lờiconsáo[358]

Trongmêcungtathấtthềubướcliêuxiêu).Dolores,emrongruổinơiđâukhimànđêmbuôngxuống?Tấmthảmbaycủaemmangnhãnmácnào?CóphảiCreamCougarhiệnđangthờithượng?Vàchiếcxecưngcủata,emđậunơinao?Dolores,ngườihùngcủaemgiờlàaivậy?Trongđámhềđộimũxanhdatrời?Ôinhữngngàyxưathomtho,nhữngngàyxanhtươiấyÔtô,quánbarnhộnnhịp,Carmencủataơi!ÔiDolores,cáimáyhátấykhiếnlòngtanhỏmáu!Emyêu,emvẫnđangkhiêuvũđấyư?(Cảhaimặcquầnjeans,áophôngráchráuCòntangồitronggóc,nhenanhgầmgừ)Sướngthay,sướngthay,McFatenhănnhở!ChudukhắpHoaKìvớicôvợhàinhiVớichiếcMollycàyxớitừngbanglớnnhỏGiữađámchimthúhoangdãhảhêDolly,niềmđammêcủata!MắtemmàuxámChẳngbaogiờkhéplạikhitahônemPhảichàngquíôngđếntừParisđacảm?CóbiếtloạinướchoaMặtTrờiXanhDịuÊm?L’autresoirunairfroidd’opéram’alita:Sonfêlé-bienfolestquis’yfie!IIneige,ledécors’écroule,Lolita!

Lolita,qu’ai-jefaitdetavie?[359]

Tađanghấphối,Lolita,tasắpchếtChếtvìhốihận,chếtvìcâmthùVàtalạinghetiếngemkêukhócthảmthiếtVàtalạigiơnắmtaylônglábùxùThầycảnhsát,kìahọ,thầycảnhsátHọđitrongmưavềphíahiệuthuốcsángđènCôgáiđitấttrắng,ngườitôiyêukhaokhátTênlàLolita,tôithườnggọiCarmenThầycảnhsát,thầycảnhsát,họđẩy...DoloresHazevàgãngườitìnhcủaemHãyrútsúngvàbámtheochiếcxeấyGiờhãyramau,nấpkínrìnhxemDolores,tatìmem,tasănđuổiMắtxámmơmàngnhìntrântrânEmchỉnặngchừngbốnlămkíVàcaokhôngquámétnămlămLolita,chiếcxecủatatậptễnhchaochaoTrênchặngcuốicùngdàivàgaygonhấtVàtasẽbịnémvàođámcỏmụcnátPhầncònlạichỉlàgỉsắtvàbụisao.Phântíchbàithơnàytheokiểutâmphânhọc,tôithấynóthựcsựlàmột

kiệttáccủakẻloạnthầnkinh.Nhữngvầngieotrầntrụi,cứngnhắc,ghêrợntuơngứngrấtchínhxácvớimộtsốhìnhtuợngvàphongcảnhdễsợkhôngcóphốicảnhcùngcácbộphậnđuợcphóngtogấpbộicủanhữngphongcảnhvà hình tượng được vẽ bởi những bệnh nhân tâm thần trong những trắcnghiệmdocáctayhuấnluyệnranhmacủahọbàyđặtra.Tôicònviếtnhiềubài thơ khác nữa. Tôi đắm mình vào thơ của những người khác. Nhưngkhôngmộtgiâynào,tôiquêncáigánhnặngcủabáothù.NếutôinóicúsốcdomấtLolitađãchữachotôikhỏichứnghammuốn

tìnhdụcvớitrẻcon,thìtôihẳnlàmộttênkhốnkiếpvàđộcgiảnàotinlờitôiắtlàmộtkẻnguđần.Cáibảnchấtđángnguyềnrủacủatôikhôngthểthayđổi,chodùtìnhyêucủatôiđốivớiemcóđổithay.Ởnhữngsânchơivàtrên

nhữngbãibiển,conmắtrầurĩvàlénlútcủatôi,bấtchấpýchícủamình,vẫndòtìmánhchớplóelêntừmộtcánhtayhaybắpchâncủamộttiểunữthầnnàođó,nhữngdấuhiệuxảotráloạihầugáicủaLolita.Nhưngmộtviễnảnhthiếtyếuđã tàn lụi trong tôi: chẳngbaogiờnữa, tôi cònnuôi cáiý tưởngrằngmìnhcóthểlạiđượcbiếtđếnniềmlạcthúbênmộtbégái,dùlàcụthểhaytổnghọp,ởmộtnơihẻolánhnàođó;chẳngbaogiờtrítưởngtượngcủatôicòncắnngậprăngvàonhữngemgáicủaLolita,ởtậnnhữngvịnhnhỏxatítmùtắptrênnhữnghònđảohuyềnhoặc.Tấtcảnhữngcáiđóđãhếtrồi,ítnhất làvàothờiđiểmnày.Mặtkhác, thanôi,hainămănchơixả lángghêgớmđãđểlạitrongtôimộtsốthóiquendâmô:tôisợcáitrốngrỗngmàtôisốngtrongđó,cuốicùngsẽđẩytôitớichỗlaotựdovàomộtcơnđiênbấtthầnkhiđốimặtvớimộtcámdỗngẫunhiêntrongmộtngõhẻmgiữatrườnghọcvàbữa tối.Côđơnđanglàmtôiđồibại.Tôicầncóngườibầubạnvàchămsóc.Contimtôilàmộtcơquancuồngloạnkhôngthểtincậyđược.Vànhưthế,trongbốicảnhđó,Ritavàocuộc.

26

NànggấpđôituổiLolitavàbằngbaphầntưtuổitôi:mộtphụnữtrưởng

thànhvócdángrấtmảnhdẻ,tócđen,datrắngtrẻo,nặngkhoảngnămchụckí,vớiđôimắtkhôngđốixứngsongrấtduyên,mộtnétbándiệncógóccạnhnhưđượckíhọanhanh,và lưngmềmmạivớimộtensellure*(đườnghõmnơithắtlưng)cựckìhấpdẫn-tôinghĩnàngcóchútmáuTâyBanNhahayBabylonetrongngười.TôivớđượcnàngvàomộtđêmthángNămtráctángởđâuđógiữaMontrealvàNewYork,haychínhxáchơn,giữaToylestownvàBlake

[360] trongmộtquánbarđènmờdướitấmbiểnBướm-Hổ

[361], nơi

nàngđangsayngọtxớt:nàngkhăngkhănglàchúngtôiđãhọccùngtrườngvànàngđặtbàntaynhỏbécủamìnhvàobàntaygấucủatôi.Giácquancủatôichỉhơirungđộngchútxíu,nhưngtôiquyếtđịnhthửnàngmộtkeo;tôithựcthi-vàchọnnànglàmngườibầubạnthườngxuyên.Nàngthậthảotâm,Rita,vuivẻchấpnhậncuộcchơi,đếnnỗi tôidámnói rằngnàngsẵnsàngcốnghiếnhếtmìnhvớibấtkisinhvậthayảotưởngthươngtâmnào,mộtcáicâygiàbịgâyhaymộtconnhímđơncôi,đơnthuầnvìý thứchữuhảovàtìnhthương.Khitôigặpnànglầnđầutiên,nàngvừamớilidịvớingườichồngthứba-

gầnđâyhơnchútnữa,bịchàngcavalierservant*(ngườitìnhsănđónâncần)thứbảybỏ-cònnhữngngườikhác,loạitạmthờitrongkhichờđợi,thìquánhiềuvàquácơđộng,khôngsaokểhết.Anhtrainàngtừng,vàchắcbâygiờvẫn,làmộtchínhtrịgianổibật,sắcdiệnxanhbủng,mặcquầncóđaiđeo,thắtcàvạtcóhọatiếtvẽtay,thịtrưởngvàlàngườicócôngvớithànhphốquêhương,mộtthànhphốchơibóngchày,đọcKinhThánhvàkinhdoanhhạt ngũ cốc. Trong támnămqua, ông đã trả cho cô emgái tuyệt vời củamìnhmỗithángmấytrămđôlavớiđiềukiệnnghiêmngặtlàkhôngbaogiờ,tuyệt đối không bao giờ đặt chân vào thành phố nhỏGrainball tuyệt vời.Nàngkểvới tôi,vừanóivừarềnrỉvìngạcnhiên,rằngkhôngbiếtvì lídochếttiệtnàomàmọigãbạntraimớicủanàng,ngaytừchuyếnđichơixađầutiênvớinhau,đềuđưanàngđếnGrainballnhưbởimộthấplựcđịnhmệnh;vànàngchưakịphiểuđầucuatainheorasao,thìđãthấymìnhbịhútvàoquĩđạomặt trăngcủa thànhphốđóvà trôi theoconđườngvànhđai chanhòaánhđènchiếu-“cứđivòngvònghoàinhưmộtconngàitằmchếttiện”nóitheocáchcủanàng.Nàngcómộtchiếcxenhỏhaicửaxinhxẻovàchúng tôidùngnóđểđi

Californiachochiếcxegiàlãotônquícủatôiđượcngơinghỉmộtchút.Tốc

độtựnhiêncủanànglà140km/giờ.ÔiRitathânyêu!Chúngtôicùngnhauchudutronghainămmờảo,từmùahè1950đếnmùahè1952,vànàngquảlàmộtRitadịudàngnhất,bìnhdịnhất,tửtếnhất,đầnđộnnhất,màtacóthểtưởng tượng. So với nàng, Valechka là một Schlegel và Charlotte là mộtHegel

[362].Chẳngcó lídonào trênđờikhiến tôiphảikể rôngdàivềnàng

bênlềthiênhồiứcuámnày,nhưnghãychophéptôinói(chàoRita-dùlàemởđâu,sayxỉnhaykhậtkhừrátcổvìuốngquánhiều,Rita,xinchàoem)rằngnànglàngườibầubạnthôngcảmnhất,vỗvềanủinhấtmàtôicóđượcvànàngđãcứutôikhỏiphảivàonhàthươngđiên,đólàcáichắc.Tôinóivớinànglàtôiđangcốtruytìmdấuvếtcủamộtcôgáivàbắnbỏtênkhốndụdỗcôta.Ritatrịnhtrọngtánthànhkếhoạchđó-vàtrongquátrìnhmộtcuộcđiềutramànàngtựýtiếnhành(mặcdùchẳngthựcsựbiếtmôtêgìvềsựviệc),bảnthânnàngđãbịdínhlíuvớimộttênbịpbợmgớmghiếcởquanhvùngSanHumbertino; tôiphảimấtbaothờigianxoayxởchậtvậtmớigỡđượcnàngra thoát -phờphạc,êẩm,nhưngvẫndươngdương tựđắc.Rồimộthôm,nàngđềnghị chơi trò ru létNga

[363] vớikhẩu súng lục tựđộng

chếttiệtcủatôi;tôinóiemkhôngthể,đâykhôngphảilàmộtkhẩusúngcóổquay,vàchúngtôiđánhvậtvớinhaugiànhlấynó,chođếnkhi,rốtcuộc,nótựnổ,viênđạnsượtquamộttianướcnóngrấtmảnhvàrấtkhôihàiphọtratừcáilỗtrênváchphòngmànóxuyênthủng.Tôivẫncònnhớnhịpcườirélêncủanàng.Cáinétcongởlưngnàng-kì lạthay,nónontơnhưởmộtbégáitrước

tuổidậy thì - lànda trắngnhưgạo,nhữngnụhônchậmrãimơmàngnhưcánhhoa,ngăntôigiởtròbậybạ.Khôngphảinăngkhiếunghệthuậtlàtínhchất tìnhdục thứyếunhưmộtsố thầymovà langbămnói,màngược lại:tìnhdụcchỉlàphụgiacủanghệthuật.Tôicầnnêumộtcuộcđúđảnkhábíhiểmđãgâynhữngtácđộngthúvị.Tôiđãtừbỏcuộctìmkiếm:conquỉhoặcđãởtậnxứTartaryhoặcđangcháyrụi trongtiểunãocủatôi(nhữngngọnlửadotrítưởngtượngvànỗisầuđaucủatôithổibùnglên),nhưngchắcchắngiờđâyhắnkhông thể làmchoDoloresHaze thànhquánquânquầnvợtởkhuvựcbờbiểnTháiBìnhDương.Mộtbuổichiều,trênđườngtrởvềmiềnĐông, tạimộtkhách sạnxấuxí, thuộc loại thườngcho thuêhọphộinghị,trongđónhữngme-xừbéoị,hồnghào,đeophùhiệu,chệnhchoạngđiloanhquanh,mởmiệng toàn chuyệnkinhdoanh, xưngdanh, gọi đồnhậu -Ritathinyêuvàtôikhithứcdậy,thấymộtngườithứbatrongphòngmình,mộtgãtraitrẻtócvàngrom,gầnnhưbạchtạng,lôngmàytrắng,taitotrongsuốt,màcảtôilẫnRitađềukhôngnhớlàđãbaogiờgặptrongcuộcđờibuồncủachúng tôi.Mồhôinhễnhại trongbộđồ lótdàybẩn thỉu, chânđiủngnhà

binhcũkĩ,gãnằmngáykhòkhòtrênchiếcgiườngđôi,bênkiaRitatrongtrắngcủatôi.Gãmấtmộtchiếcrăngcửa,tránlấmtấmnhữngmụnmàuhổphách.Ritochka vớ lấy chiếc áomưa của tôi - vật đầu tiên trong tầm taynàng-quấnquanhtấmthântrầnuốnéocủamình;tôixỏvộimộtchiếcquầnsoọchồng;và chúng tôi xemxét tìnhhình.Nămchiếc cốcđãđượcdùng,chứngtỏquádồidàocủacải.Cửađónghờ.Trênsàn,mộtchiếcáopuncổchuivàmộtchiếcquầnmàudabò.Chúngtôilaychủnhâncủachúngdậy,gãvẫnngấtngưchưatỉnhhẳn.Gãchẳngnhớgìhết.VớimộtâmsắcmàRitanhậnralàgiọngBrooklynđặcsệt,gãlàubàunóibónggiórằngchúngtôiđãdùngmẹogìđótướcđinhânthân(vôgiátrị)củagã.Chúngtôithúcgãmặcquần áo vào và để gã lạimột bệnh viện gần nhất, rồi trên đường đi, saunhữngkhúccuavòngvèokhôngnhớnổi,chúngtôichợtnhậnrarằngquanhqueothếnào,chúngtôilạiđangởGrainball.Nửanămsau,Ritaviếtchoviênbácsĩđiềutrịđểhỏitin.JackHumbertson,theocáibiệtdanhrẻtiềnngườitađặt cho gã, vẫn cách biệt với quá khứ riêng tư của mình. Ôi,Mnemosyne

[364],nàngthơtuyệtvờinhấtvàtinhnghịchnhấttrongcácnàng

thơ!Tôihẳnsẽkhôngnhắcđếnsựkiệnnàynếunhưnókhôngkhỏiphátmột

chuỗiý tưởngdẫnđếnviệc tôiđưa in trên tờCantripReviewmộtbài tiểuluận“Mimirvàtrínhớ”

[365]trongđó,bêncạnhmộtsốđiềukhácmàmàcác

bạnđọcthiệntâmcủatờtạpchítuyệtvờinàycholàđộcđáovàquantrọng,tôiđềxuấtmột lí thuyếtvề thờigiannhận thứcdựa trênsự tuầnhoàncủamáu,và(đểtómgọnvấnđề),trênbìnhdiệnkháiniệm,tùythuộcvàoviệctríóckhôngnhữngýthứcđượcvậtchấtmàcảbảnngãcủavậtchấtnữa,dođótạonênmộtnhịpcầuliêntụcgiữahaicực(tươnglaicóthểtrữđượcvàquákhứđãđược trữ).Nhờcúmạohiểmhọc thuậtđó-khiếnchoấn tượngvềnhữngtravail*(côngtrình)trướcđócủatôiđượcđẩyđếntộtđỉnh-tôiđượcmờiđến làmviệcmột nămở trườngĐại họcCantrip cáchNewYork sáutrămcâysố.ỞNewYork,Ritavàtôisốngtrongmộtcănhộnhỏ,từđónhìnxuốngtítbêndưói thấybọn trẻmìnhbóngnhẫy tắmdướinhữngvòiphunnướctronglùmcâycủaCentralPark.TạitrườngCantrip,ngườitabốtríchochúngtôiởnhữngphòngđặcbiệtdànhchothisĩvàtriếtgia,từthángChínnăm1951đếnthángSáunăm1952,trongkhiRita,màtôikhôngmuốnphôvớiai,sốngtạmbợ-cóphầnlúixùi,tôielàthế-ởmộtquántrọvenđường,nơimỗituầntôiđếnthămnànghailần.Rồinàngbiếnmất-mộtcáchđậmđànhân tínhhơncácbạngái trướcđócủa tôi:một thángsau, tôi tìm thấynàngở nhà tù địa phương.Nàngứngxử très digne* (rất đàng hoàng, đầyphẩmcách),nàngđãmổruộtthừa,nàngthuyếtphụcđượctôitinrằngchiếc

khănquànglôngthú lộnglẫymàuxanhnhạtmàngười tađổchonànglấycắpcủamộtbàRolandMacCrumnàođó,thựcra,đãđượcchínhôngRolandtựýtặngnàng,củađángtộitrongmộtcơnbốcđồngvìquáchén.Tôixoayxởchạychọt chonàng ramàkhôngphải cầucứuđếnônganh traidễnổikhùngcủanàng,vàsauđóítlâu,chúngtôitrởvềkhuphíaTâyCentralPark,theo lộ trình quaBriceland, nơi chúng tôi đã dừng lạimấy tiếng hồi nămtrước.Mộtthôithúckìlạxâmchiếmtôi:khaokhátđượcsốnglạinhữngkhoảnh

khắccùngLolitadừngchânởđây.Tôiđangbướcvàomộtgiaiđoạnsốngkhimàtôiđãtừbỏmọihivọngtruytìmđượcemvàkẻbắtcócem.Giờđây,tôirángtrởvềvớinhữngkhungcảnhxưanhằmcứuvãnnhữnggìcòncóthểcứuvãn,coinhưlàkỉniệm.Souvenir,souvenirquemeveux-tu?*(kỉniệm,kỉniệm,mimuốngìta)

[366].Mùathuđangreolanhvanhtrongkhônggian.

Gửi một bưu thiếp để đặt trước một phòng có cặp giường đôi, Giáo sưHamburgnhanhchóngnhậnđưọcthưtrảlờitỏýtiếclàkhôngđápứngđượcyêu cầu. Tất cả các phòng đều đã có khách. Cònmột phòng bốn giườngkhôngcóbuồngtắmdưới tầnghầm,nhưngchắcGiáosưkhôngưng.Giấyviếtthưcủahọcóintiêuđềnhưsau:THEENCHANTEDHUNTERSGẦNNHÀTHỜKHÔNGNHẬNCHÓTấtcảcácđồuốngđềuhợpphápTôitựhỏikhôngbiếtlờikhẳngđịnhcuốinàycóxácthựchaykhông.Tất

cảư?Liệuhọcó,chẳnghạn,thứxirôlựuthườngbánởnhữngquầyvỉahèkhông?Tôicũngtựhỏi:liệumộttaythợsăn,dùbịmêhoặchaykhông,cócầnmộtconchósănđánhhơitìmmồihơnmộtchiếcghếcầukinhởnhàthờ,và,vớimộtnhóiđau,tôinhớđếnmột“xen”xứngđángvớimộtnghệsĩlớn:petitenympheaccroupie*(tiểunữthầnngồixổm):nhưngcólẽcáiconchócộcTâyBanNhalôngmượtấyđãđượcđặttênthánhcũngnên

[367].Không-

tôicảmthấymìnhkhôngthểchịuđựngnổinhữngquằnquạiđauđớnkhitrởlạicáisảnhkháchsạnấy.Cómộtcáchtốthơnnhiềuđểtìmlạithờigianđãmấtởnơikhác,trongthànhphốBricelandêmđềm,phongphúsắcmàuvàphongvịmùa thu.ĐểRitaở lạimộtquánbar, tôi tìmđến thưviện thànhphố. Một nàng gái già ríu ra ríu rít rất vui vẻ giúp tôi moi ra một bộ

BricelandGazettegiữathángTámnăm1947đóngbìacứngvàliềnsauđó,kiếmmột góc riêng biệt, dướimột ngọn đèn trần trụi, tôi ngồi giở nhữngtrang lớnvàmỏngmanhcủamột tậpbáo togắnbằngLolita, bìađennhưquantài.HỡiBạnđọc!Brude

[368]!Cái thằng chaHamburgnàyquả làmột thằng

chaHamburgnguxuẩnbiếtmấy!Bởilẽhệthầnkinhsiêunhạycảmcủahắnngạingùngkhôngmuốnđốimặtvớicảnhthật,hắnnghĩítramìnhcũngcóthểthưởngthứcmộtphầnkínđáocủanó-khácnàotênthứmườihaythứhaimươitrongđámlínhxếphàngxíphầnhiếpluânphiên,trùmchiếckhănsanđencủacôgáilênkhuồnmặtnhợtnhạtcủacôđểkhỏiphảithấyđôimắtthất thầnkhôngchịunổi, trongkhihưởngcáikhoái lạcnhàbinhcủamìnhtrongngôilàngbuồnthảmbịcướpphá.Điềutôikhátkhaolàđượcthấytấmhìnhinbáotrongđótìnhcờlọtvàokhuônmặtchenlấncủatôikhimàtaynhiếpảnhcủa tờGaxettechủyếu tập trungvào tiếnsĩBraddockvànhómcủaông ta

[369].Tôi nhiệt thànhhi vọngởđây còn lưugiữ tấmchândung

ngườinghệsĩhồicònlàmộtgãtraitrẻ[370]

cụcsúc.MộtchiếcmáyảnhhồnnhiênchộpđượctôiđanglầmlũitiếnvềphíagiườngLolita-mộtcụcnamchâmcựcmạnhchoMnemosyne

[371]!Tôikhông thểgiải thíchrõbảnchất

thựcthụcủaniềmxungđộngđangthôithúctôi.Tôiđồrằngnócóliênquanvớicáithóitòmòbệnhhoạnxúitalấykínhlúpsoikĩnhữnghìnhnhỏxíumờnhạt-hồnhưtranhtĩnhvậtvàmọingườisắpsửanônọe-tạimộtcuộchànhquyếtvàolúcsángtinhmơvàsắcdiệncủangườibệnhkhôngthểnhậnratrêntranggiấyin.Dùsaotôicũngthởhổnhểnvàmộtgóccứngcủatậpsáchâmphủcứthúcvàobụngtôitrongkhitôiràsoát,lướtquatừngtrang...BruteForcevàPossessed

[372]sắpchiếuởcảhairạpvàongàyChủnhật24.

ÔngPurdom,nhânviênbánđấugiáđộclậpngànhthuốclá,nóirằngtừnăm1925trởđi,ôngchỉtoànhútOmenFaustum

[373].HuskyHankvàcôdâunhỏ

bécủaôngsẽlàkháchmờicủaôngbàReginaldG.Goreởsốnhà58ĐạilộInchkeith.Mộtsốloạikísinhtrùnglớnbằngmộtphầnsáucủachủthểnóbámvào.Dunkerqueđượcxâydựnghệthốngphòngthủvàothếkỉmười.Bíttất nữ, giá 39 cent, giàySaddleOxford 3 đô la 98 cent.Rượuvang, rượuvang,rượuvang-tácgiảcủaDarkAge(Thờiđạiđentối)

[374]nóimộtcách

hàihước,khôngchịuđểchochụpảnh-cóthểhọpvớimộtconhọamiBaTưđấy,nhưngtôithìbaogiờcũngxinchomưa,mưa,mưatrênnhữngmáinhàlợpgỗchohoahồngvàcảmhứngcùngnởrộ

[375].Nhữnglúmđồngtiền

làdodadínhvàocácmôsâuhơn.NgườiHiLạpđấylùimộtcuộctấncông

ácliệtcủadukích-vàđây,cuốicùng,mộtdángngườibénhỏmặcđồtrắngvàtiếnsĩBraddockmặcđồđen,nhưngchaoôi,domộtcáivaimaquỉnàođóđangcọvàovócdánghoànhtrángcủaông,tôichẳngthấymặtmũimìnhđâucả

[376].

Tôi trởlại tìmRita.Vớinụcườivintriste*(buồnbuồnvìngàngàsay),nànggiớithiệuvớitôimộtlãogiànhỏthó,quắtqueo,saydãman,nóiđâylà-này,têncậulàgìnhỉ,mìnhquênmấtrồi-mộtbạncũhọccùngtrườngvớinàng.Lãocốníunànglạivàtrongcuộcxôxátnhẹtiếptheo,tôibịđaungóncáikhiđấmvàocáiđầurắncấccủalão.Tôiđưanàngracôngviênđidạomộtchútchothoángkhívàtrongimlặngđầymàusắccủacôngviên,nàngnứcnởvànóichẳngbaolâu,phải,chẳngbaolâunữa,tôisẽbỏnàngnhưtấtcảnhữngkẻđếntrướctôi,vàtôihátchonàngnghemộtbàibalátPhápmanmácbuồnvàchắpmấyvầnquấyquáđểlàmchonàngkhuâykhỏa:“ThợSănMêMẩn”làtêngọinơinàyDiana,nàngdùngchấtmàugìvậyđểnhuộmconHồTranhvớihàngcâythànhvũngmáutrướckháchsạnxanhbiếtmấyNàngnói:“Tạisaolạixanhtrongkhimàuthậtcủanólàtrắng,lạyChúa,

tạisaolạibảolàxanh?”vàlạitiếptụckhóc,vàtồidìunàngraxe,vàchúngtôilênđườngvềNewYork,vàkhônglâusau,tronglànsươngmờ,títtrênsân thượngcănhộnhỏcủachúng tôi,nàng tàmtạmvuivẻ trở lại.Giờ tôinhậnthấyrằng,cáchnàođó,tôiđãtrộnlẫnhaisựkiện:việctôicùngRitaghéthămBricelandtrênđườngđếnCantripvàlầnsau,khichúngtôilạiđiquaBricelandtrênđườngtrởvềNewYork,cóđiềunhữnglantỏanhưvậycủasắcmàubậpbềnhchảytrời,ngườinghệsĩ,khihồitưởng,saonỡchẳngthèmlưutâm?

27

Hòmthưcủatôi,đặtởcửavào,thuộcloạichophépngườitathấyđược

bêntrongcógìquamộtkhegắnkính.Đãmấylần,nhưbởimộttròxiếc,mộttiasánglónglánh,quakhekính,rọivàomộttựdạngxalạ,làmnóméomóthànhgầngiốngnhưchữcủaLolita,khiếntôisuýtgụcxuốngtrongkhitựavàomộtcáibìnhkếđó,hầunhưlàbìnhđựngtrocốtcủachínhtôi.Mỗilầnđiềuđóxảyra-mỗilầnnhữngdòngchữtrẻthơnguệchngoạcđángyêu,đầynhữngnétvòngcủaemhóa thânmộtcáchkhủngkhiếp thànhcái tựdạngchánngắtcủamột trongsố ítkẻgiao lưuvới tôi - tôiđềuôn lại,vớimộtniềmthíchthúphalẫnđauđớn,cáiquãngthờigianhồnnhiêncảtintrongquákhứtiền-Dolorescủamình,khimàtôithườngbịlạchướngbởimộtcửasổlấplánhnhưkimcươngởbênkiađường,trongđóconmắttọcmạchcủatôi,chiếctiềmvọngkínhluônluôntỉnhtáophụcvụchocáithóitậtbỉổicủatôi,pháthiệntừxathấymộttiểunữthầngầnnhưtrầntruồngimsữngtrongtưthếchảimái-tóc-Alice-ở-Xứ-Sở-Thần-Tiên.Cáihuyễntưởngmãnhliệtấycómộtsựhoànhảonólàmchoniềmkhoáithúcuồngkhấucủatôicũngtrởnênhoànhảo,chínhbởivìhìnhảnhđóởngoàitầm,khôngsaovớitớiđượcđểlàmhoenốnóbằngcáchgánnótrongýthứcmộtloạihúykị;quảthật,cóthểchínhsựhấpdẫncủalứachoaichoaichưađếnđộchínđốivớitôikhôngnằmởcái trongvắt củavẻđẹp tinhkhiết, trẻ thơ, thiênđồng, cấmkị,màchínhlàởsựantoàncủatìnhhuốngtrongđóvôvànnéthoànhảolấpđầykhoảng trống giữa phần ít ỏi được cho và phần tuyệt vời được hứa hẹn -phần tuyệt vời hồng-xám không bao giờ đạt được.Mes fenêtres!* (nhữngcửasổcủatôi).Lơlửngbêntrênánhtàdươnglổđổvàđêmđangdânglên,nghiếnrăngkènkẹt,tôidồnéptấtcảlũquỉdụcvọngcủamìnhtìriếtvàolancanmộtbancôngbồihồi:nósắpsửacấtcánhbayđi tronghoànghônẩmướtmàumơchínvàđen;nóbayđithật-vàngaysauđó,cáihìnhảnhrựcsángliềnchuyểnđộngvàEvetrởlạilàmộtkhúcxươngsườn,vàởcủasổchẳngcòngìngoạitrừmộtgãđànôngbéoịmặcđồlótđangđọcbáo.Vìthithoảngtôicũnggiànhđượcphầnthắngtrongcuộcchạyđuagiữatrí

tưởng tượngcủa tôivới thực tếcủa tựnhiên,nênsự thấtvọngcònkhảdĩchịuđựngnổi.NỗiđaukhônchịunổichỉbắtđầukhinhântốTìnhCờvàotrậnvà tướcđicủa tôinụcườidànhcho tôi.“Savez-vousqu’àdixansmapetiteétaitfolledevous?*(Ôngcóbiết,mớimườituổi,conbénhàtôiđãmêôngđếnphátcuồngkhông),”mộtmệnhphụnóivậyvớitôitạimộtbuổitiệctràởParis,vàpetite(conbé)ấyvừamớilấychồngcáchđấydămcâysố,và

tôi thậmchíkhông thểnhớ là tôi có lúcnàođểýđếncô trongkhuvườn,cạnhmấycái sânquầnvọt,khoảngmườihainăm trước.Vàgiờđâycũngvậy,cái triểnvọngrạngrỡấy,sựhứahẹntrởthànhhiệnthực,mộtsựhứahẹnmàtahivọngđượcthấykhôngnhữngchỉmôphỏngmộtcáchquyếnrũ,màcònđượcthựchiệnmộtcáchcaođẹp-tấtcảnhữngcáiđó,TìnhCờđềutừchốikhôngchotôi-TìnhCờvàviệcngườiviếtthưtrắngtrẻoyêudấucủatôichuyểnsangviếtchữnhỏhon.Trítưởngtượngcủatôitrởnênvừamang

hơihướmProustvừanhiễmtínhcáchProcustes[377]

;vìvàocáibuổisángđặcbiệtđầu thángChínnăm1952ấy,khi tôixuốngdướinhádòdẫm tìm lụchòmthư,ngườigáccổngrầurĩ,ănmặcchảichuốt,màquanhệgiữabáctavàtôirấtxấu,bắtđầuphànnànrằngmộtgãđànônggầnđâyđưaRitavềnhàđã“nônọenhưmộtconchó”trênbậcthềmnhà.Trongkhingherồi“boa”chobáctatíchútvàsauđónghemộtdịbảnkhácônhòavàlịchsựhơnvềsựviệcđó,tôicócảmgiáclàmộttronghaibứctrongchuyếnthưchếttiệtnàylàcủamẹRita,mộtngườiđànbànhỏbéđiênkhủngmàchúngtôiđãmộtlầnđếnthămởCapeCod,bàtađãliêntụcviếtthưchotôitheonhữngđịachỉkhácnhau,nóirằngcongáibàvàtôithậtlàmộtcặpxứnghợpbiếtbao,vànếuchúngtôithànhhônthìthậttuyệtvờibiếtmấy;bứcthưthứhaimàtôimởravàđọclướtnhanhtrongthangmáy,làcủaJohnFarlow.Tôithườnghaynhậnthấyrằngchúngtathườngcókhuynhhướnggáncho

bạnbècủamình sựổnđịnhvề tínhcáchmàcácnhânvậtvănhọc indấuđượcvàotâmtríđộcgiả.Bấtkểchúngtamởlạicuốn“VuaLear”baonhiêulần,khôngbaogiờchúng ta thấyôngvuađônhậu trongcơnbốchơimenđậpmạnhlirượuxuốngmặtbàn,quênhếtưuphiền,trongmộtcuộchọpmặtvuivẻcócảbacongáicùngnhữngconchókiểngcủahọ.KhôngbaogiờEmma hồi tỉnh, ngay cả chấtmuối đồng cảm trong những giọt nướcmắtđúng lúc của cha củaFlaubert cũngkhông làmnàng sống lại

[378].Chodù

nhânvậtđượcyêuthíchnàynọcótrảiquanhữngtriểndiễnnhưthếnàogiữahai bìa cuốn sách, số phận của họ vẫn cố định trong tâm trí chúng ta, vàtươngtựnhưvậy,chúngtachờđợicácbạnmìnhcũngtheocáimôhìnhlô-gíchvàướclệnàynọmàchúngtađãấnđịnhchohọ.Nhưvậy,Xsẽkhôngbaogiờsoạnđượcmột tácphẩmâmnhạcbất tửkháchẳnnhữngbảngiaohưởnghạnghaimàôngtađãkhiếntaichúngtaquennghe.Ysẽkhôngbaogiờphạmtộisátnhân.Trongbấtkìhoàncảnhnào,Zcũngkhôngthểphảnbội chúng ta. Tất cả đã đâu vào đấy trong đầu chúng ta, và càng ít thấynhữngconngườikhácbiệt,tacànghàilòngkhinhậnthấyhọngoanngoãnứngxửtheođúngýniệmcủachúngtavềhọmỗikhitanghenóivềhọ.Bấtkìmột rẽngangnào trongcác sốphậnmàchúng tađã ấnđịnhđềukhiến

chúng ta cẩm thấy không chỉ là bất bình thường mà còn phi đạo lí nữa.Chúngtahẳnthíchlàđãkhônghềbiếttừtrướcônghàngxómcủamìnhvốnlàngườibánxúcxíchhot-dogngoàiđườngđãvềhưu,nếutéraôngvừachorađờitậpthơtuyệtvờinhấtmàthờicủaôngtừngthấy.Tôinóitấtcảnhữngđiềunàycốtđểgiảithíchviệcbứcthưcuồngloạncủa

Farlow đã làm tôi hoang mang nhường nào. Tôi biết vợ anh ta đã chết,nhưngtôichắcchắnrằngsuốttrongthờikìgóabụasùngkínhcủamình,anhtavẫnnguyênlàconngườitẻngắt,điềmđạmvàđángtincậynhưbaogiờanhtacũngthế.GiờanhtaviếtrằngsaumộtchuyếnđithămMĩngắnngày,anhtatrởvềNamMĩvàđãquyếtđịnhgiaolạitấtcảnhữngvụviệcđãthụlíởRamsclalechoJackWindmuller,mộtluậtgiaởthànhphốnàymàcảhaichúngtôiđềuquenbiết.AnhtacóvẻnhưtrútđượcmộtgánhnặnglớnkhirũbỏđượccáivụHaze“phứctạp”.AnhtađãcướimộtcôgáiTâyBanNha.Anhtađãcaithuốclávàtăngtrọngđượcmườilămkí.Côgáirấttrẻvàlàmộtquánquântrượttuyết.Họđangđihưởng“tuầntrăngmậtgiómùa”

[379]

ởẤnĐộ.Bởilẽđangbận“xâydựngmộtgiađình”,đểdùngynguyênchữcủaanhta, từnaytrởđi,anhtakhôngcònthìgiờnàodànhchonhữngvụviệccủatôimàanhtacholà“rấtkìlạvàrấtkhóchịu”.Nhữngkẻráchviệc-xemracóhànglôhànglũnhữngkẻnhưthế-đãmáchchoanhtarằnghiệnkhôngaibiếttungtíchcủacôbéDollyHaze,còntôithìđangsốngvớimộtphụnữnổi tiếng,đã lidịchồng,ởCalifornia.Bốvợcủaanh ta làmộtbátướcvàgiàunứtđốđổvách.Nhữngngười từmấynămnay thuêngôinhàcủagiađìnhHaze,giờmuốnmuađứtnó.AnhtađềnghịtôimauchóngtìmchoraDolly.Anhtabịgãychân.KèmtheobứcthưlàmộttấmảnhchụpanhtavàmộtcôgáitócnâumặcđồlenmàutrắngđangâuyếmmỉmcườivớinhaugiữatuyếtrơiởChilê.Tôinhớlạilúcmìnhtrởvàophòngnhưngườimáyvàđanglẩmbẩmmột

mình:Được,ítrathìbâygiờtacũngsắptìmradấutíchbọnchúng-thìbứcthưkiabắtđầunóivớitôibằngmộtgiọngnhỏnhẹthảnnhiên:BATHÂNMẾN,Mọisựrasao?Lođãlấychồngvàsắpcócon.Lođoánsẽlàmộtembéto

bự.ChắcsẽsinhvàođúngdịplễGiángsinh.Đâylàmộtbứcthưrànhlàkhóviết.Lophátđiênvì tụinàykhôngđủtiềntrảhếtcáckhoảnnợđểtékhỏiđây.NgườitađãhứavớiDickmộtcôngviệcquantrọngởAlaskađúngvàoLĩnhvựcchuyênmôncủaảnhlàcơkhí,vềchuyệnnày,Lochỉbiếtcóchừngnấy,nhưngmàđóthụcsựlàoách.Xinlỗibavìđãgiữbímậtđịachỉ,nhưngcólẽbacòncáugiậnLo,vàkhôngnênđểchoDickbiết.Thànhphốnàylàmộtcáigìđó.Khôngthấyđượcbọnngusiđầnđộnvìsươngkhỏi.Balàm

ơngửichotụinàymột tấmséc,banhé.Ba,bốntrămđô,hoặcthậmchí íthơnmộtchút,tụinàycóthềxoayxởđượcổn,baonhiêucũngquí,bacóthểbánnhữngđồcũcủaLođi,bởivìmộtkhitụinàyđếnnơiđó,tiềnsẽbắtđầuvàonhưnước.XinbahãyviếtchoLo.Lođãtrảinhiềuthờikhắcbuồnrầuvàkhókhăn.Chờthưba,DOLLY(BÀRICHARDF.SCHILLER)

28

Tôilạilênđường,lạingồisautayláicủachiếcxecũkĩmàuxanhlơ,lại

trơtrọimộtmình.Ritavẫnởmộtcõinàođóngoàithếgiớikhitôiđọcbứcthưkiavàchốngchọivớinhữngtráinúiđauđớnmànódựnglêntrongtôi.Tôinhìnnàngmỉmcườitronggiấcngủvàhônlênvầngtránnhâmnhấpmồhôitrướckhirờixanàngmãimãi,vớimộtláthưvĩnhbiệtâuyếmdínhcẩnthận bằng băng keo lên rốn nàng, kẻo nếu không, nàng có thể không tìmthấy.“Trơtrọimộtmình,” tôiđãnói thếư?Pastoutàfait*(khônghoàntoàn

nhưthế).Tôicóngườibạnnhỏmàuđenbênmìnhvàhễtớimộtchốnvắngvẻbiệt lậpnào, làtôi lạiôntậpmàn“CáichếtbạoliệtcủaôngRichardF.Schiller”.Tôitìmthấymộtchiếcáopunmàughirấtcũvàrấtbẩncủamìnhởđằngsauxevàtôitreonólênmộtcànhcâytrongmộtkhuphátquangcâmlặngmàtôitớiđượctheomộtconđườngrừngsaukhirẽngangkhỏixalộlúcnàyđãởđằngxa.Việcthihànhánphầnnàobịtrụctrặcbởicáimàtôicholàmộtđộcứngđơnàođónơilẫycòvàtôitựhỏicónêntratídầuchocáivậtbímậtnàykhông,nhưngrồiquyếtđịnhlàmìnhchẳngcóthừathìgiờđểphíphạm.Bỏchiếcáopuncũnáttrởvàoxe,giờthêmnhiềulỗthủngvàsaukhinạplạiAnhBạncònấmnóng,tôitiếptụccuộchànhtrình.Bứcthưđềngày18thángChínnăm1952(hômnaylà22thángChín)và

địa chỉ em ghi là “Hòm thư lưu, Coalmont” (không phải Virginia, khôngphải Pennsylvania, không phải Tennessee - và dù sao cũng không phải làCoalmont - ta đã ngụy trang tất cả, tình yêu của ta).Qua hỏi thăm nhiềunguồn,hóa rađó làmộtcộngđồngcôngnghiệpnhỏcáchNewYorkCitykhoảng1.300kilômét.Thoạtđầu,tôiđịnhđisuốtngàyđêm,nhưngrồiđổiývàvàolúcrạngđông,nghỉlạivàigiờởmộtmotel,dămcâysốtrước;khitớithànhphố.Tôiđãkếtluậnrằngconquỉ,thằngchaSchillerấy,làmộttênbánôtô,cólẽhắnđãlàmquenvớiLolitabằngcáchchoemđinhờmộtcuớcởBeardsley - vào cái hômembị nổ lốp xe đạp trên đườngđếnnhàMissEmperor-vàsauđó,hắnđãmắcvàochuyệnrắcrốigìđó.Thithểchiếcáopunbịhànhquyết,thahồchotôithayđổicáchxếpnótrongkhinónằmtrênghếsaucủaxe,nóvẫnphôranhiềunétđặctrưngcủaTrapp-Schiller-cáichất thô, tục tĩu đặc trưng của thânhìnhhắn, vàđểxóa cái “gu”mụcnátsốngsượngcủahắn,tôiquyếtđịnhmặcthậtđẹpvàsangnhãtrongkhibấmcáinúmcủachiếcđồnghồbáothứctrướckhinóđổchuôngvàogiờđãđịnhtứclàsáugiờsáng.Rồi,vớisựnghiêmcẩnlãngmạncủamộtchàngquítộc

sắpđiđếnmộtcuộcđấusúng,tôikiểmtralạiviệcsắpxếpgiấytờ,tắmvàxịtnướchoalênthânthểthanhnhãcủamình,cạomặtvàngực,chọnmộtchiếcsơmi lụavàmộtchiếcquầnsạch,xỏchânvàođôibít tất trongmàuvà tựkhenmìnhđãmangtheotronghòmmộtsốquầnáorấttuyệtvời-chẳnghạn,một chiếcgi-lê khuyxà cừ,một chiếc càvạt trắngbằng len casomia, vânvân.Chao,tôikhôngthểkìmđượcbữađiểmtàmkhỏibịóira,songtôibỏqua

cáisựcốthểchấtấy,coinhưmộtcúxuixẻovặt,laumiệngbằngmộtchiếckhăn taygiấymỏng tang lấy ra từống tayáo

[380] và, ấpmộtcụcnướcđá

xanhxanhlênngựcởvùngtim,ngậmmộtviênthuốcvàvớicáichếtcôđặctrong túi hậu, tôi đĩnh đạc bước vào một buồng điện thoại công cộng ởCoalmont(Chà-chà-chà,cánhcửanhỏnói)vàbấmsốcủacáitênSchiller-Paul,Đồgỗ-duynhấttìmthấytrongcuốndanhbạnhàunát.PaulkhànkhànnóivớitôirằngôngtacóbiếtmộtgãRichard,contraimộtngườibàconcủaông ta,vàđịachỉcủanó là,để tôixem lạiđã, là10phốKillerStreet (tôikhôngmấtnhiềucôngđểtìmnhữngbiệtdanhchomình

[381]).Chà-chà-chà,

cánhcửanhỏnói.ỞSố10phốKillerStreet,mộtngôinhàchothuê,tôihỏimộtsốôngbà

già rầu rĩ và hai tiểu nữ thần tóc dàimàuvàngdâu tây, bẩn không tưởngtượngnổi(mộtcáchlãngđãng,chỉgọilàđểgiảikhuây,conthúcũtrongtôinhìnquanhtìmmộtbégáiănmặcsơsàimàtôicóthểômghìmộtlátsaukhihoànthànhviệchànhquyết,khimàchẳngcòngìlàquantrọngnữavàmọithứđềuđượcphép).Phải,DickSkiller

[382]từngởđâynhưngđãchuyểnnhà

saukhilấyvợ.Khôngaibiếtđịachỉhiệntạicủaanhtacả.“Ởcửahàng,cóthểcóngườibiết,”mộtgiọngtrầmphátratừmộtmiệngcốngmởmàtôitìnhcờđứngcạnhcùngvớihaibégáichânđất,cánhtaygầynhẳngvàngườibàlờđờcủachúng.Tôivàonhầmcửahàngvàmộtngườidađenthậntrọnglắcđầutrướccảkhitôikịpmởmiệnghỏibấtcứđiềugì.Tôisangđường,vàomộtcửahàngthựcphẩmkhôảmđạm,ởđó,tôinhờmộtkháchhànggọigiúpvàtừmộtvựcsâubằnggỗkhoétngayởsànnhà,mộtthứtươngứngvớicáimiệng cống ban nãy, vọng ra một giọng phụ nữ: nhà cuối cùng, đườngHunterRoad

[383].

HunterRoadởcáchđóhàngmấycâysố,trongmộtkhucònảmđạmhơn,toànnhữnghàohốvàrácthải,vườnrauđầysâubọ,lềulángỗ,mưagiăngxám xịt, bùn đỏ quạch và những ống khói ở đằng xa. Tôi dừng lại trước“ngôinhà”cuốicùng-mộtcănlềugỗván,cùnghai,bacăntươngtựcáchxađường hơn, vớimột bãi đất hoang đầy cỏ dại héo hắt bao quanh.Những

tiếngquaibúavọngđếntừsaucănnhà,vàtrongvàiphút,tôingồiimsữngtrongchiếcxecũcủatôi,cũkĩvàmảnhdẻ,ởcuốicuộchànhtrìnhcủatôi,tớicáimụctiêuxámcủatôi,fìni*(hếtrồi),cácbạncủatôi,fìni*(hếtrồi),lũquỉcủatôi.Lúcnàykhoảnghaigiờ.Mạchcủatôiđập40/phút,rồilátsau,lêntới100/phút.Cơnmưabụití táchtrênmuixe.Khẩusúngcủatôiđãditrúsangtúiquầnbênphải.Mộtconchónhỏtiềutụytừsaunhàđira,ngạcnhiêndừnglạivàbắtđầuhồnnhiêngâu-gâuvềphía tôi,mắthimhim,cáibụngbờmxờmlấmlembùn,rồiđiquanhquanhmộttívàsủamộtlầnnữa.

29

Tôirakhỏixevàsậpmạnhcửa.Cáitiếngsậpcửaấynghemớithảnnhiên

vàdứtkhoátbiết bao trongkhoảng trốngcủa cái ngàyvắngmặt trời này!Gâu!conchóbìnhluậnngắngọn.Tôibấmnútchuông,nórunglênsuốtdọccơthểtôi.Personne.Jeresonne.Repersonne

[384]*(Khôngcóai.Tôilạibấm

chuông.Vẫnkhôngcóai).Cáitròvớvẩnlặplạinàytừđộsâunàomàra?Gâu,conchónói.Mộtchuyểnđộnghốihả,một tiếngchânbước, rồicánhcửakêukẽokẹtgâu-gâu.Caohơntrướcđộnămphân.Kínhgọnghồng.Kiểutócmớiđộncao,tai

mới. Thật đơn giản xiết bao! Cái thời điểm, cái chết mà ba năm nay tôikhôngngừnghìnhdungtrongtưởngtượnglạiđơngiảnnhưmộtmẩugỗkhôkhốc.Emchửatotướng,chửathẳngthừng.Đầuemnomcóvẻbéđi(thựctế,mớichỉcóhaigiâytrôiqua,nhưnghãyđểtôichonótrọnvẹnđộdàigỗmộcmàcuộcđờicóthểchịuđựng)vàđôimátrắnglấmtấmtànnhangcủaem hóp vào, cánh tay và bắp chân trần đãmấtmàu rám nắng, khiến chonhữngsợilôngnhỏlộrõra.Emmặcmộtchiếcáodàivảibôngmàunâucộctayvàđimộtđôidéplêdạnhếchnhác.“A-a-a!”Emthốtlênvớitấtcảvẻngạcnhiênvàđonđảsaumộtthoáng

dừng.“Chồng có nhà không?” tôi nói, giọng khàn đặc, nắm tay thủ trong túi

quần.Cốnhiên,tôikhôngthểgiếtem,nhưmộtsốngườicóthểnghĩvậy.Quívị

biếtđấy, tôiyêuem.Đólà thứtìnhyêu từcáinhìnđầu tiên,chođếnphútcuốigiaomắtnhau,thứtìnhyêumãimãivĩnhcửu.“Vàođi,” emnói, giọng sôi nổi và vui vẻ.DollySchiller dánmình hết

mứccóthể(thậmchíkiễngcảchânlên)vàocánhcửabằnggỗchếtnứtnẻ,đểlấychỗchotôiqua,vàtrongmộtlúc,nhưbịđóngđanhcâurúttrênthánhgiá, mắt nhìn xuống, mỉm cười với cái ngưỡng cửa, má hóp càng lộ rõpommette*(lưỡngquyền)tròn,haicánhtaytrắngnhưsữaphanướcdangratrên váchgỗ.Tôi đi quamàkhông chạmvàođứa bé trong cái bụng căngphình.MùiDollycộngthêmchútmùithứcănrán.Răngtôivavàonhaunhưmộtthằngngốc.“Không,màyởngoàiấy”(nóivớiconchó).Emđóngcửavàchúngtôi-cáibụngcủaemvàtôi-vàophòngkháccủacănnhàbúpbê.“Dickởđằngkia,”emnói,chỉbằngmộtcáivợttennisvôhình,mờicái

nhìncủa tôibỏquacănphòngkháchkiêmphòngngủuám,nơichúngtôiđangđứng,xuyênthẳngquacănbếp,rồiquacủasau,nơihiệnratrongmột

khungcảnhcóphầnbansơmộtgãtócđenlạmặtmặcđồbảohộlaođộng,tứcthìđượchoãnán,vắtvẻotrênmộtcáithang,quaylưngvềphíatôi,đangchỉnhsửamộtcáigìđóbêncạnhhaytrêncănnhàgỗcủangườihàngxóm,mộttaymậphơn,cụtmộttay,đangđứngngướcnhìnlên.Cáikiểuấy(“Đànôngbaogiờcũngvẫnlàđànông”),embìnhluậntừxa;

cóphảigọiDickvàokhông?Không.Đứng giữa căn phòng hơi dốc, thi thoảng thốt ra những tiếng “hử?” dò

hỏi,emuốnéocổtayvàbàntaytheonhữngđộngtácquenthuộccủavũnữJava,racáiđiềulịchsựmờitôichọngiữacáighếxíchđuvàcáiđivăng(saumườigiờtốilàgiườngngủcủahọ).Tôinói“quenthuộc”làvìmộthôm,emđãchàođóntôicũngbằngvũđiệucổtayấykhitôitớidựcuộcliênhoancủaemởBeardsley.Cảhaichúngtôicùngngồixuốngđivăng.Thậtkìlạ:mặcdùvẻngoàicủaemđãthựcsựtànphai,tôibỗngnhậnra,rõrànhdứtkhoát,nhưng than ôi quá muộn, rằng em mới giống nàng Venus nâu nâu củaBotticelli

[385]biếtbao -khôngphảichỉ lúcnàymà từxưa tớinaybaogiờ

cũngvẫnthế-ysìcáimũithanhtúấy,cáivẻđẹpmờảoấy.Trongtúiquần,ngóntaytôikhẽbuôngvũkhíchưasủdụngtớivàquấnlạimộtchútchỗđầumútbằngchiếckhăntayvẫndùngđểbọcnó.“Đókhôngphảikẻtacầntìm,”tôinói.Cáivẻkhoángđạtniềmnởbiếnkhỏimắtem.Tránemnhíulạinhưtrong

nhữngngàycayđắngnămxưa.“Khôngphảiai?”“Hắnởđâu?Nóimau.”“Này,”emnói,đầunghiêngvềmộtbênvàlắcqualắclạitrongtưthếấy.

“Này,đấykhôngmuốnkhóilạichuyệnấyđấychứ?”“Nhấtđịnhlàtamuốnthế,”tôinóivàtrongmộtkhoảnhkhắc-lạthay,đó

lại làkhoảnhkhắcduynhấtnhânhậu, có thể chịunổi trong suốt cuộc tròchuyện-chúngtôisửngcồlênvớinhaunhưthểemvẫncònlàcủatôi.Nhưmộtcôgáikhônngoan,emtrấntĩnhlại.Dickchẳngbiếttígìvềtoànbộvụlộnxộnnày.Gãtưởngtôilàchacủa

Lo.Gã tưởng em đã trốn khỏimột gia đình thượng lưu để đi rửa bát đĩatrongmộtquánăn.Gã tinbấtkìđiềugì.Tại sao tôi lạimuốnxới tungcảđốngbùnấylênđểlàmchotìnhhìnhcàngthêmkhókhăn?Nhưng, tôi nói, emphải biết điều, emphảiứngxửnhưmột côgái biết

điềuhơnlẽthiệt(vớicáitrốngtrầntrụidướilớpdamỏngnâunâu),emphảihiểurằngnếumongmuốntôiđếntậnđâyđểgiúpđỡ,thìítracũngphảichotôihiểurõtìnhhìnhchứ.

“Nào,tênhắnlàgì?”Emngỡtôiđãđoánratừlâurồichứ.Đólà(vớimộtnụcườivừanghịch

ngợmvừabuồnbuồn)mộtcáitêngiậtgânđếnnỗi,cónóira,chắctôicũngchẳngbaogiờtin.Bảnthânemhầunhưcũngkhôngtinnổi.Tênhắn,tiểunữthầnmùathucủatôi.Cáiđóchẳngmấyquantrọng,emnói.Emđềnghịtôichoquađi.Tôicó

muốnhútmộtđiếuthuốclákhông?Không.Tênhắncơ.Emlắcđầu,rấtkiênquyết.Emchorằngđãquámuộnđểlàmầmĩvàtôi

sẽkhôngbaogiờtinđiềubấtkhảtínkhôngcáchnàotinđược...Tôinóitôinênđithìhơn,chàothânái,rấtvuiđượcgặpem.Emnóiquả thật làvô ích,emsẽkhôngbaogiờkhai rađâu,nhưngmặt

khác,xétchocùng...“Cóthậtbamuốnbiếtđólàaikhông?Thôiđược,đólà…”Vàkhẽkhàng,vẻbímật,nhướncongcặplôngmàymỏngvàdẩuđôimôi

khô,nhưtrongmộtcúhuýtgiócâm,emthốtramộtcáchhơigiễucợt,hơiđiệuđàng,nhưngkhôngkémphầnâuyếm,cáitênmàngườiđọctinhtườngđãđoánratừlâu.Waterproof

[386].Tại saomộthìnhảnhcủaHồHourglass lại lóe lênnhư

mộtánhchớptrongtâmthứctôi?Cảtôinữacũngđãbiếtcáitênnàytừđầumàkhôngbiếtlàmìnhbiết.Khôngsốc,cũngkhôngbấtngờ.Sựhòaquyệndiễnrabìnhlặngvàmọithứđãlạiđâuvàođó,đúngchỗtrongcáimôhìnhcànhnhánhmàtôiđãdệtnêntrongsuốttậphồiứcnàyvớimụcđíchrõrànglàkhiếnđượctráichínrụngđúnglúc;phải,vớimụcđíchrõràngvàphilílàthể hiện - emvẫn đang nói nhưng tôi cứ ngồi hòa tan trong niềm an tĩnhvàngcủamình-làthểhiệncáiniềmantĩnhhoàngkimvàquáiđảnấythôngquaviệcđápứngsựcôngnhậnrànhlàhợplí

[387], sựcôngnhậnmàngười

đọcáccảmnhấtvớitôiắtcũngphảitrảinghiệm.Emvẫnđangnói,nhưtôivừanóiởtrên.Lúcnày, lời lẽemtuônralưu

loát thoảimái.Hắnlàngườiđànôngduynhấtmàemtừngyêuđếncuồngdại.CònDickthìsao?À,Dicklàmộtconcừunon,tụinàychungsốngrấthạnhphúc,cơmàemmuốnnóimộtđiềukháckia.Còntôi,dĩnhiênlàchẳngbaogiờđángkể?Emnhìntôiđămđămnhưđộtnhiênchợthiểuracáisựthậtkhôngthểtin

nổi-và,cáchnàođó,tẻngắt,rốirắmvàkhôngcầnthiết-làconngườibốnmươi tuổi ốm yếu,mảnh khảnh, trang nhã, tách biệt,mặc vét-tông nhungđangngồicạnhemđãbiếttỏtườngvàtônthờtừngnang,từnglỗchânlôngtrêncơthểdậythìcủaem.Trongđôimắtmàuxámnhạtcủaem-nomđếnlạ

vớicặpkính!-hồiquangcuộchuêtìnhthiểunãocủachúngtôiánhlêntrongthoángchốc, được cânnhắc suy tính tí chút rồi dứtkhoátbãi bỏnhưmộtcuộc liên hoan chán phèo, nhưmột cuộc pích-ních đúngngàymua chỉ cónhữngkẻthộnđángngánnhấtmòđến,nhưmộtbàitậpnhàmchán,nhưmộtmảngbùnkhôcứngđóngbánhlêntuổithơcủaem.Tôivừakịpdịchđầugốirangoàitầmtayem,tránhđượcmộtcáivỗnhẹ

anủi-mộttrongnhữngđộngtácemđãthànhthạo.Embảotôiđừngcóngốcthế.Cáigìđãqualàđãqua.Emnghĩtôiđãlà

mộtpapatốt-khuyênsonchotôiđiểmđó.Tiếptụcđi,DollySchiller.Thôiđược,tôicóbiếtrằnghắnquenmẹemkhôngnhỉ?Rằngthựctế,có

thểnóihắnlàmộtngườibạncốtricủagiađình?RằnghắnđãđếnthămôngchúítngàyởRamsdale?-à,cáchđâyvàinăm-vàcónóichuyệnởcâulạcbộcủama-măng,vàđãtừngtúmcánhtaytrầncủaem,Dollyấy,vàkéoemlạingồilênlònghắntrướcmặttấtcảmọingười,vàhônlênmặtem,hồiấyemlênmườivàemnổicáuvớihắn?Tôicóbiếtlàhắnđãthấytôivàemởcáilữquán,nơihắnđangviếtchínhcáivởkịchmàemphảitậpởBeardsley,hainămsau?Tôicóbiết...emthậtbỉổivớicáimánhnóitrệchđiđểchotôitinrằngClarelàmộtphụnữlớntuổi

[388],cóthểlàmộtngườibàconcủahắn

hoặcmộtngười tìnhcũ-vàôi, thậthúvía!Khi tờNhậtbáoởWaceđăngảnhcủahắn.TờBricelandGazettethìkhôngđăng.Phải,rấtbuồncười.Phải,emnói,thếgiớinàylàmộtchuỗinhữngmànhàikịchnốitiếpnhau,

nếucóngườilấychuyệnđờiemviếtthànhsách,chắcchẳngcóaitin.Đếnđây,bỗngcónhữngtiếngđồgiadụngvanhauláchcáchvẳngratừ

bếp,nơiDickvàBillvừahuỳnhhuỵchđổbộvàokiếmbia.Quakhungcửa,họnhìnthấyngườikháchlạvàDickbướcvàophòngkhách.“Dick,đâylàbaem!”Dollyhétbằngmộtgiọngoangoangkhiếntôithấy

hếtsứckìlạvàmớimẻ,màlạivuivàcũvàbuồn,bởivìgãtraitrẻ,cựubinhcủamộtcuộcchiếntranhxaxưa,bịnặngtai.Mắt xanh Bắc Cực, tóc đen, má đỏ hồng, cằm lởm chởm không cạo.

Chúngtôibắttaynhau.Bill,mộtconngườiýtứnhưnghiểnnhiênlàtựhàovìcóthểlàmnhữngđiềukìdiệubằngmộttay,mangvàonhữnglonbiamàanhtađãmở.Anhtamuốnrútluiứngxửxãgiaotuyệtvờicủanhữngconngườibìnhthường.Chúngtôigiữanhtanánlại.Quảngcáochomộthãngbia.Thựctế,tôithíchsựtìnhdiễnratheocáchấy,vàvợchồngSchillercũngthế. Tôi chuyển sang ngồi trên chiếc ghế xích đu chao đảo. Miệng nhainghiếnngấu,Dollynhồinhét tôi bằngkẹodẻovànhững lákhoai tây rán.Haigãđànôngngắmngườichalừđừ,frileux*(runrẩy),nhỏthó,đầychất

cựulụcđịa,còntươngđốitrẻnhưngốmotrongchiếcvét-tôngnhungvàgi-lêmàu“be”,dễthườnglàmộttủtướccũngnên.Họtưởngtôiđếnởlạilâudài,nênDick,lôngmàycaurúmlạichứngtỏ

đangrấtkhónghĩ,gợiý làDollyvàgãcó thểngủtrongbếp trênmột tấmnệmdựtrữ.Tôikhẽxuatay,bảoDollyrằngtôichỉ tiện thểghéthămtrênđườngđếnReadsburg,ởđómộtsốbạnbèvàngườihâmmộsẽđóntiếptôivàemtruyềnđạtlạiđiềuđóchoDickbằngmộttiếngquátđặcbiệt.Lúcnày,mớipháthiệnralàmộttrongmấyngóntaycònlạicủaBillđangchảymáu(xétchocùng,anhtacũngchẳngkhéotaygìlắm).Thậtxiếtbaonữtínhvàtheomộtcáchnàođótrướcnaytôichưatừngthấy,lộracáikhetôitốigiữahaibầuvútrắngnhờnhờkhiemcúixuốngbàntaycủaBill!emđưaanhtavàobếpđểchữachạy.Trongmấyphút,bahaybốn thiên thunhỏ thực sựtrànđầynhiệttìnhgiảtạo,Dickvàtôitrơtrọimộtmình.Gãngồitrênmộtchiếcghếcứng,xoaxoahaicánhtaytrên,caumày,tôithìcảmthấymộtthôithúc mơ hồ muốn vươn dài những móng vuốt mã não của mình để nặnnhữngchấmđentrênhaicánhmũinhâmnhấpmồhôicủagã.Gãcócặpmắtbuồndễthươngvớihànglôngmiđẹpvàhaihàmrăngrấttrắng.Cụchầugãtovàđầylông.Tạisaonhữnggãthanhniênvạmvỡấykhôngchịucạomặtkĩhơnnhỉ?GãvàDollycủagãđãlàmtìnhxảlángtrênchiếcđivăngnày,ítnhấtlàmộttrămtámmươilần,cókhihơnnhiềunữa;vàtrướcđó-emđãbiết gãbao lâu rồi nhỉ?Chẳnghậmhựcgì.Kể cũng lạ- tôi chẳnghề cảmthấyhậmhựcgìhết,ngoạitrừbuồntủivàlợmgiọng.Lúcnày,gãđangxoamũi.Tôidámchắcrằng,cuốicùng,khigãmởmiệng,gãsẽnói(vừanóivừakhẽ lắcđầu):“Chà,Dolly làmộtcôgáihết sẩy, thưaôngHaze.Đó làcáichắc.Vàcôấysẽlàmộtbàmẹhếtsẩy.”Gãmởmiệng-vàtợpmộtngụmbia.Điềuđógiúpgãbìnhtĩnh-vàgãtiếptụcnhấptừngngụmchođếnkhimiệngsùibọt.Gãđúng làmộtconcừunon.Taygãđãấp iucặpvúmiềnFlorence

[389]củaem.Nhữngmóngtaycủagãvừađenvừagiậpgãy,nhưng

nhữngđốtngón,toànbộxươngkhubàntayvàcáicổtaykhỏekhoắncânđốithìđẹphơn,đẹphơnnhiềusovớitôi.Tôiđãgâyquánhiềuđauđớnchoquánhiều thân thể bằng đôi bàn tay dẹo dọ củamình để có thể hãnh diện vềchúng.VàihìnhdungtừtiếngPháp,nhữngkhớpngóncủamộtgãnhàquêvùngDorset,nhữngđầungóntaybènbẹtcủamộtgãthợmayngườiÁo

[390]

-đólàHumbertHumbertvậy.Tốt.Nếucóthểimlặngthìtôicũngcóthểlặngim.Thậtvậy,tôirấtcóthể

thoảimáinghỉngơitíchúttrongchiếcghếxíchđuuểoảivàsợchếtkhiếpnày,trướckhilạilênđườngtìmđếnsàohuyệtcủaconthú

[391]bấtkểnóở

đâu-vàđếnlúcđó,sã lộtbaoquiđầukhẩusúngcủatôivàrồi tậnhưởngcựcđiểmkhoái lạccủagiâyphútbópcò: tôi luôn làmột tínđồnhỏ trungthànhcủathầylangthànhVienna

[392].Nhưngliềnđó,tôibỗngcảmthấyái

ngạichoDicktộinghiệp:bằngmộtcáchthôimiênnàođó,tôiđãtànnhẫnngăngãkhôngnóilênđượccáinhậnxétduynhấtgãcóthểnghĩra(“Dollylàmộtcôgáihếtsẩy…”).“Vậylà,”tôinói,“côcậusẽđiCanada?”Trongbếp,DollyđangcườimộtđiềugìđóBillvừanóihoặclàm.“Vậylà,”tôihét,“côcậusẽđiCanada?KhôngphảiCanada”-tôilạihét-

“TôimuốnnóiAlaska,tấtnhiênrồi.”Gãmânmêlibiacủamình,ngoanngoãngậtđầutrảlời:“À,chắcảnhngã

vàocạnhsắccủamộtváchđá.ẢnhmấtcánhtayphảiởÝ.”Đẹpsaonhữngcâyhạnhđàonởhoa tim tím.Mộtcánh taysiêu thựcbị

bomxénphăngvàtreolơlửngởđótrongmàutímhoacàthểhiệntheokĩthuậtđiểmhọa.Trênbàntay,hìnhxămmộtcôgáibánhoa.DollyvàBilllúcnàyđãđượcbăngbóxuấthiệntrởlại.Tôichợtnghĩlàvẻđẹpnâuvàtrắnglập lờcủaemkích thíchanhchàngcụt tay.Dickđứngdậy,nhe răngcườinhưtrútđượcgánhnặng.ChắcBillvàgãphảiquaytrởlạixửlínốtmớdâythépkia.ChắcôngHazevàDollycóvẻkhốichuyệncầnhànhuyên.Chắcgãsẽgặplạitôitrướckhitôiđi.Tạisaonhữngconngườinày“chắc”lắmthế,vàcạomặtdốidảthế,vàcoikhinhmáytrợthínhđếnthế?“Ngồi xuống đi,” em vừa nói vừa vỗ vào mạn sườn bồm bộp. Tôi lại

buôngmìnhxuốngchiếcghếxíchđumàuđen.“Vậyraemđãphảnbộitanhưthếđấy?Emvàhắnđãđinhữngđâu?Hiện

hắnởđâu?”Emlấytrênmặtlòsưởixuốngmộttấmảnhbóngloáng,lomlõm.Mộtbà

giàmặctoànđồtrắng,tobéo,chânvòngkiềng,áorấtngắn;mộtônggiàmặcsơmi,riathõngxuống,dâyđeođồnghồ.Bốmẹchồngem.SốngcùnggiađìnhanhtraiDickởJuneau.“Bacóchắclàbakhôngmuốnhútthuốckhông?”Emthìcó.Lầnđầutiêntôithấyemhútthuốclá.Strengverboten

[393]dưới

triều đại Humbert Bạo Đế. Duyên dáng, trong một làn sương xanh lơ,CharlotteHazetrỗidậytừdưóimồ.TôisẽtìmrahắnqualãoIvorychúhắnnếuemkhôngchịunói.“Phảnbộibaư?Không.”Emchĩađiếuthuốc,ngóntrỏđậpnhanhlênđó,

vềphíalòsưởi,yhệtnhưcáchmẹemhồixưavẫnthườnglàm,vàrồi,nhưmẹem,ôilạyChúatôi,lấymóngtaynậyvàbócđimộtmẩugiấythuốclá

dínhvàomôidưới.Không.Emkhôngphảnbộitôi.Tôiởgiữabạnbè.EdusađãbáochoembiếtrằngCue

[394]thíchnhữngbégái,trênthựctế(thựctếhay

ho) đã có lần suýt bị bỏ tù và hắn biết là em biết thế. Phải.... Khuỷu taychống lênbàn taykia, rítmộthơi, tủm tỉmcười, nhảkhói, vungvẩyđiếuthuốc.Trởnên trànđầyhoàiniệm.Chàngcó thể-mỉmcười -nhìnxuyênthấumọi sựvậtvàmọingười,bởivìchàngkhônggiống tôivàem,mà làmộtthiêntài.Mộttaycựphách.Rấtvuinhộn.Cườilănlộnkhingheemthúthậtmọichuyệngiữatôivàem,vànóilàchàngcũngđoánthế.Tronghoàncảnhấy,kểhếtvớichànglàantoàntuyệtđối...Thôiđược,Cue...bọnhọgọihắnlàCue...Cáitrạihècủaemcáchđâynămnăm.Trùnghợpkìlạ

[395]...hắnđãđưa

emđinghỉởmộtnôngtrạicáchElephant(Elphinstone)mộtngàyđườngxehơi.Têngì?Ô,mộtcáitênngớngẩn-TrạiDukDuk

[396]-bathấyđấy,rành

làngớngẩn-nhưngdùsaocáiđógiờcũngchẳngquantrọngnữarồi,bởivìnơiđóđãbiếnmấtvàtanrã.Quảthật,emnói,tôikhôngthểhìnhdungđượccáitrạiấydồidàosumsuêđếnmứcnàođâu,emmuốnnóilànócóđủthứ,phải,đủmọithứ,kểcảmộtcáithácbêntrongtrại.Tôicónhớcáitaytócđỏmàchúngmình (“chúngmình”,ngheđượcđấy)đãcó lầncùngchơiquầnvọt?Ấyđấy,trạinàythựcralàcủaanhtraitaytócđỏấy,nhưngôngtađãchuyểngiaochoCuesửdụngtrongmùahè.KhiCuevàemtới,nhữngngườikiađãbắtcảhaiphảikinhquamột lễđăngquangthựcsựrồisauđó,mộtchầudìmxuốngnướckinhkhủng,nhưkhiđiquamiềnxíchđạo.Bahiểuchứ.Mắtemlonglên,làmravẻcamchịu.“Vuilòngnóitiếpđi.”Đượcthôi.ÝđồcủahắnlàvàothángChínđưaemđếnHollywood, thu

xếpmộtcuộcxétduyệt,thửmộtvainhỏtrongcảnhthiđấuquầnvợttrongmộtbộphimdựatrênmộtvởkịchcủahắn-GoldenGuts-vàthậmchícóthểxinchoemđóngphụchomộttrongnhữngtiểuminhtinhtrứdanhtrênsânquầnvọtsángtrưngánhđènchiếu.Thanôi,việcđókhôngbaogiờđượcthựchiện.“Đồconlợnấyhiệnởđâu?”Ảnhkhôngphảilàmộtconlợn.Ảnhlàmộttaycựpháchvềnhiềumặt.Cơ

màchỉtoànlàrượuvàmatúysuốt.Vàdĩnhiênlàcựckìquáidịtrongvấnđề tìnhdục,cácbạnảnhđều lànô lệcủaảnh.Tôikhông thể tưởng tượngđược(tôiđây,Humbertnày,màkhôngthểtưởngtượngđược!)bọnhọlàmnhữngtrògìởTrạiDukDukđâu.Emtừchốithamgiavìemyêuhắn,thếlà

hắntốngcổemrakhỏicủa.“Nhữngtrògì?”“À,nhữngtròquáiđản,bẩn thỉu,ngôngcuồng.Chẳnghạn,ảnh tậphợp

haiđứacongái,haiđứacontraivàbahoặcbốngãđànôngchocảbọntrầntruồng quấn vào nhau trong khi một mụ già quay phim.” (Justine củaSade

[397],khikhởiđầu,mớimườihaituổi).

“Chínhxácralànhữngtrògì?”“Ồ,nhữngtrò...À,em...quảthựcem...”emthốtranhữngtiếng“em”ấy

nhưmộttiếngkêunghẹnlạitrongkhilắngnghecộinguồncủanỗiđautrongmìnhvà,vìkhôngtìmralờiđểdiễnđạt,emnặngnhọcxòenămngóntayhếtvunglênlạihạxuống.Không,embỏcuộc,vớiđứabéởtrongbụng,emtừchốikhôngchịuđivàochitiếtcụthể.Điềuđócóthểhiểuđược.“Cáiđógiờchẳngquantrọnggìnữa,”emnói,đấmtayxuổngmộtchiếc

gốimàuxámvànằmvậtratrênđivăng,ngửabụnglên.“Nhữngtròđiênrồ,những tròbẩn thỉu.Emđãnóikhông,emdứtkhoátkhôngchịu (mộtcáchhoàn toànvô tư, thật vậy, emdùngmột từ lóngkinh tởm,dịchđúng theonghĩađensangtiếngPháplàsouffler*

[398](“thổikèn”,búdươngvật))những

thằngnhãinhépthúvậtcủaanhđâu,bởivìemchỉyêucómìnhanhthôi.Thếlàảnhđáphứtem.”Chẳngcònnhiềunhặngìkhácđểkểnữa.Mùađôngnăm1949ấy,Fayvà

emkiếmđượcviệclàm.Tronggầnhainăm,emđã...chao,chỉtoàntrôigiạtđâyđó,chao, làm tạpdịch trongmộtquánănnàođóvà rồiemgặpDick.Không, em không biết tên kia hiện ở đâu. Em đoán là ở NewYork. Tấtnhiên,emsẽtìmrangaynếuemmuốn,vìhắnquánổitiếng.FayđãthửtrởlạiTrạiDukDuk-nhưngnókhôngcònởđónữa-nóđãcháytrụi,chẳngcònlạigìngoàimộtđốngđổnátcháythànhthan.Thậtkìlạ,rấtđỗikìlạ.Emnhắmmắtlại,hémiệng,ngảngườidựatrênchiếcgối,mộtchânđidép

dạđặt trênsàn.Sàngỗhơinghiêng,nếu thảmộthònbisắt,nósẽ lănvàobếp.Tôiđãbiếttấtcảnhữnggìtôimuốnbiết.Tôihoànroànkhôngcóýđịnhhànhhạcụccưngcủatôi.Đâuđó,quábênkiacănnhàgỗcủaBill,mộtbuổiphátthanhsaugiờlàmviệcbắtđầumộtcakhúcvềsựđiênrồvàsốphận,vàem,emnằmđây,vớinhữngnéttànphaicủaem,vàđôibàntaynhỏnổigânxanhcủangườitrưởngthành,vàhaicánhtaytrắngnổidagà,vàđôitaibẹt,vànáchbùxù,emnằmđó (Lolitacủa tôi!) tàn lụivôphươngcứuchữaởtuổimườibảy,vớiđứahàinhitrongbụngđãmơđếnchuyệntrởthànhmộtquanchứccỡbựvàvềhưuvàonăm2020-vàtôinhìnem,nhìnhoài,vàtôibiếtrõnhưbiếtmìnhtrướcsaurồisẽchết,rằngtôiyêuemhơnbấtkìthứgì

tôitừngthấyhaytưởngtượngtrêntráiđấtnày,hoặchivọngsẽtìmthấyởbấtkìnơinàokhác.Giờemchỉcònlàchúthươngvi-ô-létthoangthoảngvàvangbóngtắtlịmcủatiểunữthầnmàxưakiatôitừnglănmìnhđèlênvớinhữngtiếngrúkhoái lạc;một tiếngvangbênbờmộtkhenúinâunâu,vớimột cánh rừng xa dưói một bầu trời trắng xóa, và những lá nâu làm tắcnghẽnconsuốinhỏ,vàchúdếcuốicùngtrongđámcỏdạikhôgiòn...nhưngđộiơnChúa,tôikhôngphảichỉphụngthờmộtmìnhcáidưvangấy.Cáimàtôi tùng cưng chiều giữa đám cây leo chằng chịt của trái timmình, mongrandpêchéradieux*

[399] (tội lỗi lớnrạngngờicủa tôi)đã teo lạiđếnmúc

chỉcònlạiphầncôtlỗicủanó:thóixấucằncỗivàíchkỉ,toànbộcáiđó,tôixóabóvànguyềnrủa.Quívịcóthểcườigiễutôivàdọagiảitánphiêntòa,nhưngchừngnàochưabịbịtmiệngvàbópcổđếngầnchếtngạt,tôisẽcònlớntiếngnóilêncáisựthậtkhốnkhổcủatôi.TôikhẩnthiếtmuốnthếgiớibiếttôiyêuxiếtbaoLolitacủatôi,chínhLolitanày,trắngbệchvàônhiễm,với đứa con củamột kẻ khác trong bụng, nhưngvẫn cònnguyên cặpmắtxámvớirèmmiđennhánhnhưmồhóng,máitóc;vẫnnguyênmàuhạnhđàonâuđỏ,vẫn làCarmencita, vẫn là của tôi;Changeonsdevie,maCarmen,allonsvivrequelquepartoùnousne seront jamais séparés

[400]* (Chúng ta

haythayđổicuộcsống,Carmencủata,hãyđếnmộtnơinàođómàchúngtasẽ mãi mãi không rời xa nhau); Ohio? Những miền đất hoang củaMassachusetts?Dùthếnàođinữa,dùcặpmắtkiacủaemcóxuốngcấpcậnthịnhưmộtconcá,dùđôibầuvúcủaemcóphìnhtođếnnứtra,vàcáivùngchâu thổ trẻ đẹp tuyệt vời nõnmượt nhưnhung cóbị hoenốvà ráchnát,cũngchẳngsao -ngaycảnhưvậy,chỉcần trông thấybộmặt thânyêu táinhợtcủaem,chỉcầnngheâmthanhcáigiọngtrẻkhảnđặccủaem,lòngtôiđãngậptrànthuơngmếnđếnphátđiênrồi,ơiLolitacủatôi.“Lolita,”tôinói,“điềunàycóthểchẳngquantrọnggì,nhưngtacầnphải

nóira.Cuộcđờilàrấtngắn.Từđâyđếnchỗchiếcxecũkĩkiamàemquábiết,chỉđộhaimươi,hailămbước.Mộtkhoảngcáchcựcngắn.Hãybướchailămbướcấy.Bâygiờ.Ngaylậptức.Emcứnguyênnhưthếmàđến.Vàsauđó,chúngtasẽsốnghạnhphúcmãimãi.”Carmen,voulez-vousveniravecmoi?

[401]*(Carmen,emcómuốnđếnvới

tôikhông?).“Bamuốnnói,”emvừanóivừamởmắt,hoinhổmngườilên,tưthếcủa

mộtconrắnsẵnsàngtấncông,“bamuốnnóibasẽchỉchotụinày(tụinày!)khoản tiền ấynếu emđivớibađếnmộtmotel.Cóphảibamuốnnói thếkhông?”

“Không,”tôinói,“emhiểusaihoàntoànrồi.TamuốnembỏcáitayDickbắtgặptìnhcờcủaemvàcáixóxỉnhghêsợnàymàđếnsốngcùngta,vàchếtcùngta,vàchiasẻtấtcảmọisựvớita”(đạiýlànhưvậy).“Bađiênrồi,”emnói,mặtnheonhúmlại.“Nghĩkĩlạiđi,Lolita.Khôngkèmđiềukiệnràngbuộcnàohết.Cólẽchỉ

trừ...màthôi,khôngcần.”(Mộthoãnán,tôiđịnhnóithế,songlạithôi).“Dùsao,nếuemtừchối,emvẫnsẽđượcphần... trousseau*(hànhtrangcủacôdâumangvềnhàchồng)củaem.”“Khôngđùađấychứ?”Dollyhỏi.Tôiđưachoemmộtphongbìtrongđựngbốntrămđôlatiềnmặtvàmột

tấmsécbanghìnsáutrămđônữa.Rónrén,chưadámtinchắc,emnhậnmonpetitcadeau*(mónquànhỏcủa

tôi)[402]

,rồitránemủnglênmộtsắchồngđẹp.“Bamuốnnói,”emnói,nhấnmạnhmộtcáchđauđớn,“rằngbachotụinàybốnnghìnđạn”Tôiđưataylênchemặtvàòakhóc,nhữnggiọtnướcmắtnóngnhấttôitừngtràora.Tôicảmthấychúngláchquanhữngngóntay,chảyxuốngcằm,đốtcháytôivàlỗmũitôitắclạivàtôikhôngthểkìmlại,vàrồiemkhẽchạmvàocổtaytôi.“Đừngchạmvàotôikẻotôichếtluônđấy,”tôinói.“Emchắclàemkhông

muốnđếnvớitôichứ?Cóthậtlàchẳngcònchúthivọngnàokhông?Trảlờitanào,chỉmộtđiềuấythôi.”“Không,”emnói.“Không,cưngạ,không.”Trướcnay,emchưabaogiờdùngtừ“cưng”đểgọitôi.“Không,”emnói.“Chuyệnđóhoàntoànnằmngoàivấnđề.Emthàquay

vềvớiCue.Emmuốnnói…”Emtìmlờiđểdiễnđạt.Tôithầmmớmchoem(“Ảnhlàmtannáttimem.

Bathìchỉlàmtannátđờiemthôi.”)“Emnghĩ,”emnóitiếp-“úi”-chiếcphongbìtuộtroixuốngsànnhà,em

vội nhặt lên - “em nghĩ... ôi... ba cho tụi này cảmớ tiền này thật là caothượng.Chừngnấygiảiquyếtgọntấtcả,tụinàycóthểlênđườngvàotuầnsau.Xinbađừngkhócnữa.Banênthôngcảm.Đểemlấychobathêmtíbianữa.Ôi,đừngkhócnữa,emrấtânhậnđãlừalọcquáxá,nhưngsựđờinóthếmà,biếtlàmsaođược.”Tôilaumặtvàlautay.Emmỉmcườinhìnmóncadeau.Emhoanhỉ.Em

địnhgọiDick.Tôinóitôiphảiđitrongchốclátvàkhôngmuốngặpgã,tuyệtđốikhông.Chúngtôicốnghĩramộtđầuđềgìđóđểtròchuyện.Vìmộtlídonàođó, tôi vẫn khôngngừng thấy - hình ảnh ấy cứ rung rinh và ngời lênmượtmàtrênvõngmạcướtcủatôi-mộtbégáimườihaituổirạngrỡ,ngồitrênngưỡngcửanémnhữnghònsỏi“coong-coong”vàomộtchiếcbiđông

rỗng.Suýtthìtôibuộtmiệngnói-trongkhicốnặnramộtnhậnxétvuvơnàođó-“ĐôikhitatựhỏikhôngbiếtcôbéMcCoogiờrasao,cóđỡbệnhhơnkhông?”-nhưngrồikìmlạikịpthòi,sợemđốiđáplại:“Đôikhiemtựhỏikhôngbiết côbéHazegiờ ra sao…Cuốicùng, tôiquay trở lại chuyệntiềnnong.Khoảntiềnnày,tôinói,ítnhiềucóthểcoinhưtiềnchothuêngôinhàcủamẹem,saukhiđãkhẩutrừmọikhoảnchi;emnói:“Chẳngphảinóđãđượcbántừcáchđâymấynămrồisao?”Không(tôithừanhậnđãnóivớiemthếđểcắtđứtmọimốiliênhệvớiR.);sắptới,mộtluậtgiasẽgửimộttườngtrìnhvềtìnhhìnhtàichính;tìnhhìnhlàsángsủađấy;mộtsốcổphiếunhỏcủamẹemđangkhôngngừngtănggiátrị.Phải,chắclàtôiphảiđithôi.Tôiphảiđi,vàtìmrahắn,vàtiêudiệthắn.Cứmỗibướcemvàcáibụngcủaemtiếnvềphíarôi,tôilạiđánhbàilùi

theomộtnhịpkhiêuvũđiệuđà,vìtôibiếtmìnhsẽkhôngsốngquanổicáigiâyphútmôiemchạmvàorôi.Emvàconchótiễntôilênđường.Tôilấylàmngạcnhiên(đâychỉlàmột

hình thức tu từ thôi, thực ra tôi chẳngngạc nhiên gì) về cái vẻ hoàn toàndửngdưngcủaemkhinhìnthấychiếcxecũkĩđãtừngchởemđikhicònbécũngnhưsuốtthờitiểunữthầncủaem.Emchỉnhậnxétgọnlỏnrằngnóđãxuốngmã.Tôinóitôiđểnólạichoemdùng,nólàcủaem,tôicóthểđixebuýt.Embảotôiđừngcóngớngẩn,emvàDicksẽbayđếnJupiter

[403]vàsẽ

muamộtchiếcôtôởđó.Tôinóivậythìtôisẽmuachiếcxenàycủaemvớigiánămtrămđôla.“Cứđànày,chúngtasắpthànhtriệuphúđếnnơi,”emnóivớiconchó

mừngquýnh.Carmencita, lui demandais-je

[404]* (Carmen bé bỏng của anh, tôi hỏi

nàng)...“Mộtlờicuốicùng,”tôinóibằngthứtiếngAnhchỉnchukinhtởmcủamình,“emcóhoàn toàn tuyệtđốichắcchắn rằng...ừm... sẽkhôngcókhảnăng làmộtngàynàođó,mộtngàybấtkì..chậc,dĩnhiênkhôngphảingàymaihayngàykia...emsẽđếnsốngvớitôi?TôisẽtạoramộtThượngĐếmớitoanhvàtạơnNgựờibằngnhữngtiếngkêuthethé,nếuemchotôichúthivọngtítẹođó”(đạiloạinhưthế).“Không,”emmỉmcườinói,“không.”“Nhưvậysẽlàmthayđổimọithứ,”HumbertHumbertnói.Thế là tôi bèn rút khẩu súng lục tự động củamình ra - trên thục tế thì

không, nhưngđó là kiểu hànhxử rồ dạimàđộc giả có thể đổ rằng tôi sẽlàm

[405].Thậmchíýnghĩđókhôngbaogiờchợpđếntrongđầutôi.

“Tạmb-i-ệ-ệt!”emcấtgiọnglảnhlótchào,em,mốitìnhMĩtuyệtvờibất

tửđãchếtcủatôi;bởivìemđãchếtvàbấttửkhiquívịđọcnhữngdòngnày.Tôimuốnnói đó là thỏa thuận chính thức của tôi với cái gọi là nhà chứctrách.Thếrồi,đúnglúckhởihành,tôinghethấyemcấtgiọngngânvanggọigã

Dickcủaem;vàconchóbắtđầuchạytheoxetôi,nhàolộnnhưmộtconcáheo béomập, nhưng nó quá nặng và quá già, nên chẳngmấy chốc đã bỏcuộc.Vàlátsau,tôithấymìnhláixexuyênqualànmưabụicủangàytàn,cái

gạtnướcquétlialịahếtcôngsuấtvẫnkhôngsaolaunổidòngnướcmắtcủatôi.

30

RờiCoalmontvàoquãngbốngiờchiều(theoQuốclộX-tôikhôngnhớ

làsốbaonhiêu),lẽratôicóthểtớiRamsdalevàolúcrạngđôngnếukhôngbịcámdỗbởimộtconđườngtắt.TôiphảibắtvàoXalộY.BảnđồcủatôichỉđơnthuầnhướngdẫnlàsaukhiquaWbodbine,nơitôitớivàolúcchậptối,tôicóthểrờiQuốclộXrảinhựavàtớiXalộYbằngmộtconđườngđấtrẽngang.Theobảnđồcủatôi,đilốinàychỉđộsáumươicâysố.Nếukhông,tôisẽphảitiếptụcđimộttrămsáumươicâysốnữatrênQuốclộX,rồitheoconXalộZngoằnngoèonhàntảnđểbắtvàoXalộYdẫntớiđíchđếncủatôi.Nhưngconđườngtắtnàycứxấudần,cànglúccàngxóchơn,lầylộihơn,và đúng lúc tôi định lộn lại sau khi đã rờ rẫm, oằnoại bò như rùa chừngmườilămcâysố,thìchiếcMelmothgiàyếucủatôibịlúnsâukẹtcứngtrongđấtsét.Tấtthảyquanhtôichỉlàbóngtối,oibứcvàvôvọng.Ánhđènphaxetôirọivậtvờtrênmộtcáihàorộngđầynước.Vùngquêxungquanh,trongphạmvinhìnthấyđược,chỉlàmộthoangđịađenngòm.Tôirángsứcbứtra,nhưnghaibánhsauchỉrềnrĩtrongbìbõmvàđauđớn.Vừanguyềnrủasốphận, tôivừacởibỏbộđồsang trọng,mặcchiếcquầnthườngvàchiếcáopunlỗchỗvếtđạn

[406]vàbìbõmlộitrởlạisáucâysốtớimộtnôngtrạiven

đường.Đangđithìtrờiđổmưa,nhưngtôikhôngđủsứcđểquaylạilấyáomưa.Những sự cố kiểu này khiến tôi tin rằng tim tôi về cơ bản vẫn lànhmạnhbấtluậnnhữngchẩnđoángầnđây.Vàoquãngnửađêm,mộtchiếcxegiải“pan”tớikéoxetôirakhỏivũnglầy.TôiquaytrởvềQuốclộXvàtiếptụccuộchànhtrình.Mộtgiờsau,tôitớimộtthịxãnhỏvôdanhtrongtrạngtháimệtoảicựckì.Tôidừngxebênvỉahèvàtrongbóngtối,tuùngựctừmộtbìnhnướcthânthiện.Mưađãtạnhtừtrướcđómấycâysố.Đólàmộtđêmnóngnựcvàtốimò,

đâuđótrongvùngAppalachia.Thithoảng,cónhữngxequamặttôi,đènhậuđồluidần,đènphatrắngtiếntới,nhưngthịxãvẫnchếtlịm.Khôngaidạochơi,cườinóitrênhèphốnhưđámdântỉnhlẻthưgiãnthườnglàmthếởbênchâuÂuêmái,ngọtngàovàmụcrữacủachúngtôi.Chỉcómộtmìnhtôitậnhưởng cái đêmvô tội này và nhữngý nghĩ ghê sợ củamình.Một cái giỏbằngdâythéptrênvỉahètỏrarấtkénchọnnộidungcóthểchấpnhận:Rácvệsinh.Giấy.Khôngtrútráctừtrongnhàra.Nhữngdòngchữhuỳnhquangmàuđỏanhđàolàmnổibậtmộtcửahàngbánmáyảnh.Mộtchiếcnhiệtkếlớnghi tênmột loại thuốcxổbình thảnngự trướccửamộthiệu tândược.Công tiKimHoànRubinov trưngbàymộtbộhạtxoànnhân tạo lung linh

phảnchiếutrongmộttấmgươngđỏ.Mộtchiếcđồnghồmặtdạquangmàuxanh bồng bềnh trong lòng sâu vải vóc củaTiệmGiặt Jiffy Jeff. Bên kiađường,mộtxưởngsửachữaôtô,trongcơnngáingủ,nóinhịu:genuflexion

lubricity,rồivộichỉnhlạithànhGulflexLubrication[407]

.Mộtchiếcphicơ,cũngđượctôđiểmbằngđáquícủaCôngtiKimHoànRubinov,bayqua,roro trongbầutrờinhung.Biếtbaothịxãnhỏtôiđã từngthấynằmchết lịmtrongđêmsâu!Đâyđâuphảilầncuốicùng.Chophéptôinấnnámộtchút,hắnthìcoinhưxong,tiêudiệtrồi.Xahơn

tínữabênkiađường,nhữngánhđènnêônglậplòevớinhịpđộhailầnchậmhơnnhịp timcủa tôi: liên tục tùnggiây trọnvẹn,đườngviềncủamột tấmbiểnnhàhàngvớihìnhmộtbìnhcàphêlớnbùnglênmộtsứcsốngmàuxanhngọcbích,vàmỗikhinótắt,nhữngdòngchữmàuhồng“FineFoods”

[408]lại

nốitiếp,nhưnghìnhảnhbìnhcàphêvẫnchậpchờnnhưmộtcáibóngtiềmẩntrêungươitrướckhinólại táisinhtrongmàuxanhngọcbích.“Tụinàycòn làmbóngchiếunữa”

[409].Cái thị trấnvậtvờnàykhôngxakhách sạn

TheEnchantedHunterslàmấy.Tôilạikhóc,sayđừvớiquákhứbấtkhả.

31

Ởđiểmdừngchâncôđơnnàyđểgiảikhát,giữaCoalmontvàRamsdale

(giữaDollySchillerngây thơvàôngChúIvorvuivẻ), tôiđiểmlại trườnghợpcủamình.Giờđây,tôinhìnthấymình,bảnthântôivàmốitìnhcủatôi,cựckìrõràngvàđơngiản.Sovớilầnnày,nhữngcốgắngtựsoimìnhtrướckiacóvẻlumờhẳn.Hainămtrước,dướisựhướngdẫncủamộtvịlinhmụcthôngminhnóitiếngPháp,mà,trongmộtcơnhiếukìsiêuhình,tôiđãtừbỏđạoTinLành tẻ nhạt nhuốmmàu vô thần để chọn lấy sự cứu chuộc theoniềmtinCaĐốccổđiển

[410],tôiđãhivọngtừýthứcvềtộilỗicủamìnhmà

suyrasựtồntạicủamộtĐấngTốiCao.VàonhữngbuổisánglạnhgiáấyởthànhphốQuebecđầysươngmuối,vịlinhmụcđônhậuchămsóctôivớisựthươngmếnvàthôngcảmtuyệtvời.TôivôcùngbiếtơnôngvàcáiĐạiViệnmàônglàđạidiện.Thanôi,tôikhôngsaovượtquanổicáisựthậtđơngiảnrấtngườinày:bấtkểtôicóthểtìmthấyanủivềtâmlinhnhưthếnào,bấtluậntôicóđượcbanchocõivĩnhhằngsángtrong

[411]nhưthếnào,khônggì

có thể làmchoLolitacủa tôiquênđượcsựdâmdụcbỉổimà tôiđãgiángxuốngem.Trừphingườitacóthểchứngminhchotôithấy-chocáithằngtôinhưlúcnàyđây,vớitráitimtannátvàrâurialởmchồmvàđangthốirữa-rằngviệcmộtbégáiBắcMĩtênlàDoloresHazebịmộtkẻcuồngsitướcđoạtmấttuổithơ,tựutrung,chẳnghệtrọngchútnàotrongvôtậnthờigian,trừphingườitacóthểchứngminhlàthế(vànếuthếthìcuộcđờichỉlàmộttròđùa), tôi thấychẳngcóphươngcáchnàođểchữa trịchonỗikhốnkhổcủamình,ngoàicái thứ thuốcgiảmđau tạm thời,ubuồnvà rấtcụcbộ, lànghệthuậtdiễnngôn.Đểdẫnmộtnhàthơxưa

[412]:

ÝthứcđạolílàthuếmàngườiphàmchúngtaphảitrảChoýnghĩachếtngườicủacáiđẹpsiêuphàmvôgiả

32

Tôinhớmộtngàytrongchuyếnhànhtrìnhđầutiêncủachúngtới-tầng

đầuthiênđườngcủachúngtôi-hômđó,đểbìnhyêntậnhưởngcáchuyễntưởngcủamình, tôi kiênquyếtquyếtđịnhphớt lờnhữnggì tôi không thểkhôngcảmnhậnthấy,cụ thể là,đốivớiem, tôikhôngphải làmộtbồtrai,khôngphảimộtchàng traiđầysựhấpdẫn,cũngkhôngphảimộtbạncánhhẩu,thậmchíkhôngphảilàmộtconngười,màchỉlàhaiconmắtvàmộtcáichânđầycơbắpcoquắp-đểchỉnhắctớinhữnggìcóthểnhắctớiđược.Cómộthômkhác,saukhirútlạilờihứađầytínhthựcdụngđãthỏathuậnvớiemhômtrước(bấtcứđiềugì trái timbénhỏđồngbóngcủaemđãchọn-một sân trượtpa tanhcó sànđặcbiệtbằngplastichaymộtbộphimchiếubuổi sángmà emmuốn đi xemmộtmình), tôi tình cờ chớp nhìn thấy từbuồngtắm,nhờsựkếthợpngẫunhiêncủađộchếchtấmgươngvớikhecửahe hé,một vẻ trên khuônmặt của em... cái sắc diện tôi không thểmô tảchínhxácđược...mộtvẻbấtlựchoàntoànđếnnỗidườngnhưchuyểnthànhmộtvẻngungơbìnhthản,chínhbởivìđâylàgiớihạntộtcùngcủabấtcôngvàthấtvọng-vàmọigiớihạnđềubaohàmmộtcáigìđóbênkianó-dovậymàbừngsángmộtcáchtrunglập.Vàkhimànhớđâylàcặplôngmàynhướnlênvàđôimôihehécủamộtbégái,cólẽbạnsẽhiểurõhơnrằngtôiđãtoantínhnhụcdụcsâuxanhườngnàovàtuyệtvọngnhườngnàotrongsuynghĩthìmớikhôngphủphụcdướiđôichânyêudấucủaemmàvỡòathànhnướcmắtconngười,vàhisinhlòngghencủamìnhđểđápứngbấtkìkhoáithúnàomàLolitahivọngtìmthấytrongviệcđànđúmvớibọntrẻbẩnthỉuvànguyhiểmtrongmộtthếgiớibênngoàimàđốivớiemlàcóthật.Vàtôicòncónhữngkỉniệmtắcnghẹnkhácgiờđâyđangbungrathành

nhữngquáivậtkhôngchânkhôngtaycủanỗiđau.Mộtlần,trênmộtconphốởBeardsley,vớicảnhmặttrờilặnphíacuốiđường,emquaysangEvaRosen(tôiđưacảhaitiểunữthầnđếnmộtcuộchòanhạcvàđangđiđằngsau,bámsátđếnnỗingườitôigầnnhưchạmvàohọ),phải,emquaysangEvakhicôbénàynóithàchếtcònhơnphảingheMiltonPinski,mộtnamhọcsinhsởtạimàcôquen,bànvềâmnhạc,vàđáplạinhậnđịnhđó,Lolitacủatôihạmộtlờibìnhhếtsứcthảnnhiênvàhếtsứcnghiêmtúc:“Cậubiếtkhông,điềucựckìkhủngkhiếpkhitachết làtahoàntoàntrơ

trọimộtmình”;và,trongkhiđôiđầugốirô-bốtcủatôinhấclênhạxuống,tôi chợt nhận ra rằng tôi hoàn toàn khôngbiết gì về tâm tư cục cưng củamìnhvàrằngrấtcóthểđằngsaunhữngtừngữgớmghiếcđámtrẻưadùng,

trong emcómột khuvườnvàmột hoànghôn, và cánh cửavàomột cungđiện - nhữngvùngmơ tối vàđángyêumà rõ ràng là tôi bị cấm tuyệtđốikhôngđượcđặtchânvàovớibộđồráchrướinhớpnhúavànhữngcogiậtkhốnkhổcủatôi;vìtôinhiềulầnnhậnthấyrằng,sốngnhưcáchchúngtôi,emvàtôi,đangsống,trongmộtthếgiớicủacáiácbaotrùm,chúngtôiắtsẽtrởnênbốirốilạlùngmỗikhitôithửbànluậnvềmộtđiềugìđómàemvàmộtngườibạnlớntuổihơn,emvàmộtngườibàcon,emvàmộtbồtraithựcsự lànhmạnh, tôi vàAnnabel, Lolita vàmột ôngHaroldHaze cao cả, đãđượcphântích,thanhlọc,thánhhóa,cóthểđãtừngbànluận-mộtýtưởngtrừutượng,mộtbứctranh,mộtHopkinslốmđốm

[413]haymộtBaudelairebị

xéntrụi lông[414]

,ThượngĐếhayShakespeare[415]

,bấtkìđề tàinào thuộcloạithứthiệt.Chẳngsao!Emsẽcheđậychỗyếucủamìnhbằngsựngượcngạotầmthườngvàvẻchánngấy,còntôithìđưaranhữngbìnhluậntưngtửngbằngmộtgiọnggiảtạođếnđộlàmghêhếtcảnhữngchiếcrăngcònlạicủachínhmình,vànhư thểkhuấy lên trongcử tọanhữngcơnbùngnổ lỗmãngkhiếnkhôngthểnàotiếptụctròchuyệnđược,ôi,béembịbầmgiậptộinghiệpcủatôi.Anhyêuem.Anhlàmộtconquáivậtnămchân,nhưnganhyêuem.Anh

thôbạo,đángkhinh,vàxấuxađê tiện,vàđủmọi thứ,mais je t’aimais, jet’aimais!*(nhưnganhyêuem,anhyêuem).Vàcónhững lầnanhbiếtemcảmthấythếnàovàđiềuđólàmộtcựchìnhđịangụcđốivớianh,béyêucủaanh,Lolitakiềunữ,DollySchillertrunghậu.Tôinhớmộtsốkhoảnhkhắc,tahãygọichúnglànhữngtảngbăngtrôinơi

thiênđường,nhữngkhoảnhkhắcmàsaukhiđãnonêem-saunhữngchầudốcsứchoangđườngđiêndạikhiếntôilửlảđầuvángmắthoa-tôigomemtrongvòngtayvới,rốtcuộc,mộttiếngrêncâmlặngcủaâuyếmtìnhngười(daem lấp lánh trongánhđènnêông từngoài sân lọtvàoquanhữngkhemànhcửasổ,hàngmiđennhánhbếtvàonhau,cặpmắtxámnghiêmnghịxavắnghơnbaogiờhết-hìnhảnhhoànhảocủamộtbệnhnhânnhỏcònmụmịvìthuốcmêsaumộtcuộcphẫuthuậtquantrọng)-vàniềmâuyếmlắngsâuđểchuyểnthànhhổthẹnvàtuyệtvọng,vàtôivỗvềvàruLolitamảnhdẻcôđơncủatôi trongđôicánhtaycẩmthạch,vàrênlên trongmái tócấmcủaem,vàvuốtveemkhắpchỗ,vàthầmxinembanphướcvàtớiđỉnhđiểmcủacơnâuyếmquênmình,xélòng,đầytìnhngườiấy(hồntôithựcsựlơlửngquanhthânthểtrầntruồngcủaem,sẵnsàngsámhối)thìđộtnhiên,mỉamailàmsao,lòngdụclạibùnglênmộtcáchkhủngkhiếp-và“ồ,không,”Lolitanóivớimộttiếngthởdàinhưphânbuavớitrời,vàphútsau,âuyếmvàmàu

thiênthanh-tấtcảđềuvỡvụn.Vàogiữathếkỉhaimươi,nhữngýniệmvềquanhệgiữaconcáivàcha

mẹđãbịônhiễmbởilốidiễnngônkinhviệnrườmràvànhữngbiểutượngquichuẩnhóacủacáimánhtâmphânhọc,nhưngtôihivọnglàtôiđangnóivớinhữngđộcgiảkhôngthiênvị.Mộtlần,khichacủaAvis

[416]bópcòibên

ngoàinhàchúngtôiđểbáohiệulàbađếnđóncụccưngcủabavềnhà,tôicảmthấybuộcphảimờiôngtavàophòngkhách;ôngngồimộtlátvàtrongkhichúngtôitròchuyện,Avis,mộtcôbémậpmạp,âncần,khôngcógìlàhấp dẫn, xáp tới ông và cuối cùng, vắt vẻo phục phịch lên lòng ông. TôikhôngnhớkểlàLolitaluôndànhchonhữngkháchlạmộtnụcườithựcsựmêhồn,dịudànghimcặpmắtnhungvớihàngmirối,tấtcảcácnétmặtngờilênmột vẻmơmàng êm dịu, sắc diện này dĩ nhiên chẳng hàm nghĩa gì,nhưngnóđẹp,nóthânáiđếnnỗingườitakhómàsuydiễnvẻngọtngàonàychỉđơnthuầndomộtthứgienthầnkìlàmgươngmặtemtựđộngbừngsánglên như làmột biểu hiện hồi tổ vềmột nghi thức chàođón cổ xưa - kiểuniềmnởcủagái làngchơi, loạiđộcgiảthôlỗcóthểnóivậy.Thếđấy,emđứngđótrongkhiôngByrdxoayxoaychiếcmũtrongtayvànóichuyện,và-àphải,tôithậtnguxuẩnlàmsao,lạibỏsótkhôngnóiđếncáiđặctínhchủyếutrongnụcười trứdanhcủaLolita,cụ thể là:cáivẻngờisángdịungọtnhưmậthoavàđầynhữnglúmđồngtiềnấy,trongkhithểhiệnlên,khôngbao giờ hướng thẳng về phía người khách lạ trong phòng,mà bồng bềnhtrongkhoảngtrốngxaxămđầyhoanởcủachínhnó,cóthểnóithế,hoặcvẩnvơlướtnhẹtheocáchcủangườicậnthịtrênnhữngđồvậttìnhcờbắtgặp-vàđólàđiếuxảyralúcđó:trongkhiAvisbéorúcvàongườiôngbố,Lolitadịudàngmỉmcườivớimộtcondaobổhoaquả,mânmênótrênmépbàn,nơiemtìkhuỷutaycáchxatôihàngdặm.Độtnhiên,trongkhiAvisbácổbốvàôngnày,bằngmộtcánhtayơhờ,quàngquanhđứacongáicụcmịchtođùngcủamình,tôithấynụcườicủaLolitamấthếtánhngờivàtrởthànhmộtcáibóngnhỏđôngcứnglạicủachínhnó,vàcondaobổhoaquảtuộtkhỏibànrơixuống,cáicánbạccủanóđậpvàomắtcáchânemkhiếnemhứclênvàngồi thụpxuống,đầuchúivềphía trước, rồi,nhảy lòcòmộtchân,mặtrúmlạinhưsắpsửamếu,cáikiểumếumàtrẻconthườngduytrìchođếnkhinướcmắttràora,emrakhỏiphòng-vàAvisliềntheoemvàotrongbếpđểdỗdành,Avis,côbécómộtngườichatuyệtvời,béotốthồnghàovàmộtđứaemtraibụbẫm,vàmộtemgáisơsinhmớitoanh,vàmộttổấm,vàhaiconchónherăngcười,trongkhiLolitachẳngcógìhết.Vàtôixinkểmộtvếđi đôi rất xứng hợp với màn kịch nhỏ này - cũng trong khung cảnhBeardsley.Lolitađangđọcbên lò sưởi,bỗngvươnvai, rồigiơmộtkhuỷu

tavlên,làubàuhỏi:“Đúngra,bàấyđượcchônởđâu?”“Aicơ?”“Dào,ôngthừabiết,bàmẹbịámsátcủatôichứcònai.”“Cònemthìthừabiếtmộbàấyởđâu,”tôinói,cốtựchủ,rồitôinóitêncủanghĩatrangấy-ởngaybênngoàiRamsdale, giữa đường xe lửa vàĐồiLakeview. “Hơn nữa,” tôi nóithêm,khíacạnhbikịchcủamộttainạnnhưvậybịlàmrẻđiphầnnàobởicáihìnhdung từmàem thấy thíchhợpđểgánchonó.Nếuem thựcsựmuốnthắngýtưởngvềcáichếttrongđầuem...”“Hô,”Lonóithayvì“hoanhô”vàuểoải rakhỏiphòng,vàhồi lâu, tôi trân trânnhìnngọn lửa trong lò sưởibằngđôimắtnhứcnhối.Rồitôinhặtcuốnsáchcủaemlên.Đólàmộtthứtruyệnlácảichođámtrẻ.NókểvềmộtcôgáiâusầuMarionvàbàmẹkế,bànày,ngượcvớimọisựchờđợi,hóaralạilàmộtthiếuphụtócđỏvuitươi,đầylòngthôngcảm,bàgiảithíchchoMarionhiểurằngmẹquácốcủacôlàmộtphụnữanhhùng:biếtmình sắpchết, bà cố tìnhgiấu tìnhyêucaocảdànhchoMarionvìbàkhôngmuốncongáinhớtiếcmình.Tôikhôngchạybổlênphòngem,nướcmắtgiàngiụa.Xưanaytôivốnưaphépvệsinhtinhthầnlàkhôngcanthiệp.Giờđây,quằnquạivàbiệnbạchvớikíứccủamình,tôinhớrằnglầnấycũngnhưnhiềulầntươngtự,thóiquenvàphươngphápcủa tôi bao giờ cũng là lờ đi không đếm xỉa gì đến tâm trạng củaLolita,trongkhivỗvềbảnngãđêtiệncủachínhmình.Khimẹtôi,trongchiếcáodàiướtsũngnhợtnhạt,dướisươngmùđổxuốngnhưthác(tôihìnhdungbàrõ mồn một như thế) hổn hển chạy lên tới cái đỉnh núi nhìn xuốngMoulinet

[417]ấyđểrồibịsétđánhởđó,tôimớichỉlàmộtđứahàinhi,hồi

cốlại,tôikhôngbaogiờcóthểtìmthấymộtkhaokhátthèmmuốnnàokhảdĩghépđượcvàobấtkìkhoảnhkhắcnào trong tuổi trẻcủa tôi,bấtkểcácbácsĩtâmlíhỏivặnvẹotôimanrợnhưthếnàotrongthờikìsuysụpsaunàycủatôi.Nhưngtôithừanhậnlàmộtngườicósứctưởngtuợngnhưtôikhôngthểxưngxưngcãi làcánhânmìnhkhônghềbiếtđếnnhữngcảmxúcphổbiếnởmọingười.CóthểtôiđãdựaquánhiềuvàomốiquanhệgiálạnhđếnđộbấtbìnhthườnggiữaCharlottevàcongái.Nhưngđiểmghêsợtrongtoànbộ lập luậnnày làđây:Trongquá trìnhsốngchungkìquáivà thúvậtcủachúngtôi,Lolitacôngthứccủatôidầndầnthấyrõrằngngaycảcuộcsốnggiađìnhkhốnkhổnhấtcũngcònhơncáitrògiễunhạiloạnluân,điềumà,vềlâuvềdài,làthứtốtnhấttôicóthểtraotặngcôbébịbỏrơinày.

33

TrởlạithămRamsdale.Tôitiếpcậnthànhphốtừphíahồ.Buổitrưanắng

toànmắtlàmắt.Ngồitrongchiếcxelấmlembùnlổđổ,láiquabênhồ,tôinhìnthấynhữngvẩynướcóngánhnhưkimcươnggiữanhữngcâythôngxaxa.Tôirẽvàonghĩatrangvàdạobướcgiữanhữngbiađátưởngniệm,cáidàicáingắn.Bonzhour

[418](chào)Charlotte.Trênmộtvàinấmmộ,cónhữnglá

quốckìnhỏtrắngnhọt,trongsuốt,rũxuốngtrongkhôngkhílặnggió,dướihàng cây xanh bốn mùa. Chà, Ed, thật không may - là nói về EdwardGrammar

[419],mộtquản lícơquanbamươi lăm tuổi,vừamớibịbuộc tội

mưusátngườivợbamươibatuổi,Dorothy.Toantínhmộtvụámsáthoànhảo,Edđãdùngdùicuiđánhvợrồiđặtvàomộtchiếcôtô.Vụviệcđượclôiraánhsángkhihaicảnhsátquậnđi tuần tra trôngthấychiếcChrysler lớnmàu xanhmới toanh của bàGrammar, quà tặng của chồng nhân dịp sinhnhật,laonhưđiênxuốngdốc,đúngởtrongphạmvitàipháncủahọ(Chúaphùhộcáccảnhsát tốtcủachúngta!).Chiếcxequệtphảimộtcáicột, leolênmộttaluyđầycỏgà,dâutâydạivàcâyỷlăng,rồilậtnhào.CácbánhxevẫncònquaynhènhẹtrongánhnắngêmdịukhicáccảnhsátlôiđượcthithểbàG. ra.Thoạtđầu,cóvẻnhưchỉ làmột tainạn thông thường trênxa lộ.Thanôi,nhữngvếtbầmtrênthânthểngườiđànbàkhôngứngvớinhữnghưhạichỉrấtnhẹcủachiếcxe.Phảitaytôithìtôiđãlàmkhéohơn.Tôitiếptụclănbánh.Thấylạicáinhàthờtrắngthanhmảnhvànhữngcây

dudutođùng,thậtlàngộnghĩnh.QuênbẵngrằngởMĩ,trênmộtconphốngoạiô,mộtkháchbộhànhđơnđộccònlộliễuhơnmộtngườiláixelòngvòngmộtmình, tôiđểxeởđại lộ,côngnhiênđibộquasốnhà342LawnStreet.Trướccuộcđạithảmsát,tôicóquyềnxảhơimộtchút,ợlênmộtcúợtinhthầncótínhchấttẩyrửa.Nhữngcửachópsơntrắngcủangôinhàhàonhoángbềngoàiđóngchặtvàaiđóđãgắnmộtdảinhưngđenvớituaruatócnhặtđượcngoàiđường lên tấmbiểnNHÀBÁNxiêuxiêuvềphíavỉahè.Khôngcóconchónàosủa.Khôngcóngười làmvườnnàogọiđiện thoại.KhôngcóMissOppositenàongồiởhiênnhàđầydâyleo-thayvàođó,ngánthaychongườikháchbộhành,haithiếuphụđểtócđuôingựa,mặctạpdềcóchấmtrònyhệtnhau,ngừngcôngviệcđanglàmđểnhìnchằmchằmvàotôi:rànhlànàngđãchếttừlâurồivàđâycólẽlàhaicôcháugáisinhđôicủanàngtừPhiladelphiađến.Liệu tôi có nên vào ngôi nhà cũ của mình? Như trong truyện của

Turgenev[420]

,mộtsuốinhạcÝtuônratừmộtcửasổđểmởcửasổphòngkhách:vonghồnlãngmạnnàođangchơidươngcầmởnơimà,vàocáingàyChủnhậtmêđắmấyvớiánhnắngtrênđôichânyêudấucủaem,chẳngcótiếngdươngcầmnàotuôntràovàdậysóng?Bỗngnhiên,tôichợtnhậnthấy,từbãicỏmàngàyxưatôitừngxéntỉa,mộttiểunữthầnchừngchín,mườituổi,daóngvàng, tócnâu,mặcquầnsoọctrắng,đangnhìntôi,cặpmắt tomàuxanh-đenđầymộtvẻmêhoặccuồngkhấu.Tôinóimộtđiềugìđólấylòng,khôngchútácý,mộtlờikhentheokiểuchâuÂu,err..cóđôimắtđẹplàmsao,nhưngcôbévộivãrútlui,vàtiếngnhạc:độtngộttắt,vàmộtgãdađenbộdạnghunghãn,mìnhbóngnhẫymồhôi,từtrongnhàđiravàtrừngtrừngnhìntôi.Tôiđãsắpsửaxưngdanhthìchợtbốirốigiậtthótngườinhưtrongmơ,tôinhậnramìnhđangmặcmộtcáiquầnbảohộlaođộngdínhbếtbùn,chiếcáopunbẩnthỉu,ráchrưới,cằmlởmchởmrâu,mắtvằntiamáunhưmộtkẻcùbơcùbất.Khôngnóimộtlời,tôiquayđầuvàìạchquaytrởlạilốimìnhđãđitới.Mộtbônghoathiếumáugiốngnhưhoacúctầnmọcratừmộtkẽnứtmà tôicònnhớtrênvỉahè.Lặng lẽsống lại,MissOppositeđangđuợccôcháugáiđẩytrênmộtchiếcghếlănrahiênnhà,nhưthểđólàsânkhấuvàtôilàképchínhvậy.Cầutrờichobàđừnggọimình,tôihốihảchạyvềxe.Conphốnhỏsaomàdốc!Đại lộsaomàsâu!Mộtcáivéphạtmàuđỏđượcgàigiữacáigạtnướcvàkínhchắngió;tôimiệtmàixénólàmhai,bốn,támmảnh.Cảmthấymìnhđangmấtthìgiờvôích,tôimạnhmẽláixeđếncáikhách

sạnởtrungtâmthànhphốmàhơnnămnămtrước,tôiđãtớivớimộtchiếcvalimới.Tôilấymộtphòng,gọiđiệnthoạiấnđịnhhaicuộchẹn,cạorâu,tắmrửa,mặcbộđồđenvàovàxuốngbarlàmmộtli.Chẳngcógìthayđổi.Trànngậpphòngbarvẫnlàcáithứánhsángmàuđỏhồngngọcmờmờphilímà ở châu Âu nhiều năm trước là đặc trưng của những tụ điểm hạ cấp,nhưngởđây,lạitạonênchútítkhôngkhícủamộtkháchsạn-giađình.Tôingồiởchínhcáibànnhỏmàtừđầugiaiđoạnlưutrúcủatôiởđây,ngaysaukhitrởthànhngườithuênhàcủaCharlotte,tôiđãthấylànơithíchhợpđểănmừngsựkiệnđóbằngcáchngọtngàochiasẻvớinàngnửachaisâmbanh,điềuđó, tựanhưtheosựsắpđặtcủađịnhmệnh,đãchinhphục trái timứatràotộinghiệpcủanàng.Giốngnhưhômấy,lúcnàymộtbồibàncókhuônmặttrònnhưmặttrăng,vớisựcẩntrọngcủamộtvìsao,đangxếpnămmươitrái anhđàovàomộtcáikhaychomột tiệccưới.Lầnnày làcặpMurphy-Fantasia

[421].Lúcnàylàbagiờkémtámphút.Đingangquasảnh,tôiphảiné

vòngmộtđámphụnữđangtạmbiệtnhauvớimillegrâces[422]

saumộtbữa

ăntrưaliênhoan.Vớimộttiếngrélênmừngrỡnhậnrangườiquen,mộtbànhảychồmtớivồ lấy tôi.Đó làmộtbà thấp tè,béo trònvậnđồmàuxámngọc trai vớimột chiếc lông chimdàimảnhmàu xám cắm trên chiếcmũnhỏ.BàChatfield.Bàtatấncôngtôibằngmộtnụcườigiảtạo,bừngbừngkhíthếtòmòđộcđịa.(LiệutôicólàmvớiDollycáiđiềumàFrankLaselle,mộtthợmáynămmươituổi,đãlàmvớicôbéSallyHornermườimộttuổi,vàonăm1948?).Rấtnhanhchóng,côikiểmsoátđượccơnhứngkhởihauháuđó.Bà ta tưởng tôiđangởCalifornia?Sứckhỏecủa...?Vớiniềmvuithíchtuyệtvời,tôibáochobàbiếtcongáiriêngcủavợtôivừamớicướimộtkĩsưmỏtrẻxuấtsắcđanggiữmộtchứctráchtuyệtmậtởvùngTâyBắc.Bànóibàphảnđốinhữngcuộchônnhânsớmnhưvậy,bàắtkhôngbaogiờchophépPhylliscủamình,nayđãmườitámtuổi...“À,phải,tấtnhiên,”tôibìnhthảnnói.“TôicónhớPhyllis,PhyllisvàTrại

hèQ.Vâng, tấtnhiên.Nhân tiện,xinhỏibà,Phyllis cóbaogiàkểvớibàchuyện Charlie Holmes đã hủ hóa các trại viên nhỏ ở đó, domẹ nó phụtrách,nhưthếnàokhông?”NụcườiđãnứtnẻcủabàChatfieldgiờvỡvụnhoàn toàn. “Thậtđángxấuhổ,”bàkêu lên, “thậtđángxấu,ôngHumbert!ThằngbétộinghiệpvừatửtrậnởTriềuTiên.”Tôinói,bàkhông thấy làcáchnóicủangườiPháp,“vientde

[423]” cộng

vớiđộngtừởthểnguyênmẫu,biểuđạtnhữngsựviệcvừaxảyragọnnhãhơnnhiềusovới“just”cộngvớithìquákhứtrongtiếngAnhsao?Nhưngtôiphảiùtéđây,tôinóithêm.VănphòngcủaWindmullerchỉcáchđâyhaikhốiphố.Ôngchàođóntôi

bằngmộtcáibắttayrấtchậmrãi,rấtmạnhmẽ,ômriết,dòxét.ÔngtưởngtôiđangởCalifornia?CómộtdạotôisốngởBeardsley,phảikhông?CháugáiôngvừamớivàotrườngĐạihọcBeardslev.Vàtìnhhìnhcủa...?TôichoôngbiếtmọithôngtincầnthiếtvềbàSchiller.Chúngtôicómộtcuộcbànbạccôngviệcmĩmãn.Khirakhỏiđó,dướiánhnắngthángChínnóngnực,tôiđãtrởthànhmộtkẻnghèokhómãnnguyện.Giờđâykhimàmọitrởngạiđãđượcdẹpbỏ,tôicóthểthoảimáidốchết

tâm trívàomục tiêuchínhcủachuyến thămRamsdale lầnnày.Theocáchhànhxửcóphươngphápmàtôivẫnlấylàmtựhào,tôiđãgiambộmặtcủaClareQuiltychegiấutrongngụctốicủatôi,nơihắnphảichờtôiđếncùngvới người thợ cạo và linhmục: “Réveillez-vous, Laqueue, il est temps demourir

[424](Dậyđi,Laqueue,đếnlúcphảichếtrồi)”Lúcnàytôichẳngcóthì

giờđâumàbànvềphươngpháp luyện trínhớvềdiệnmạo- tôiđang trênđườngđếnnhàôngchúhắnvàđangrảobước-nhưngxinhãychophéptôighilạiđiềunày:tôiđãlưugiữtrongruợungâmcủamộttrínhớmờmịtmột

gươngmặtcóc.Trongmộtsốlầnthoángnhìnthấy,tôiđãnhậnthấynóhơigiốngmộttayláibuônrượuvangvuivẻvàkhághêtởm,mộtngườibàconvớitôiởThụySĩ.Vớihaiquảtạvàchiếcáotích-côhôihám,đôicánhtaytobéolônglá,cáiđầuhói,vàvớicôhầugáikiêmnànghầumặtlợncủaanhta,nhìnchung,anh ta làmột tay lưumanhgiàvôhại.Thực tế làquávôhại,khôngthểnhầmlẫnvớiconmồicủatôi.Trongtâmtrạnghiệntạicủamình,tôiđãbỏlạihìnhảnhcủaTrapp,nóđãbịnuốtchửnghoàntoànbởigươngmặtcủaClareQuilty-nhưđượcthểhiệnvớimộtđộchínhxácnghệthuậtnơitấmảnhcủahắnđặttrêngiáchễmchệtrênbàncủaôngchúhắn.HồiởBeardsley,dướibàntaycủabácsĩMolnar,tôiđãtrảiquamộtphẫu

thuậtrăngkhánghiêmtrọng,chỉcòngiữlạimấychiếcrăngcửanơihàmtrênvàhàmdưới.Nhữngrănggiả thay thếđượcgắnvàomột tấmkimloạidẹtvớimộtsợidâythépchạydọctheohànglợitrêncủatôi.Toànbộthiếtbịnàylàmộtkiệttáctiệnlợivànhữngrăngnanhcủatôilàhoàntoànlànhmạnh.Tuynhiên,đểcheđậymụcđíchbímậtcủamìnhbằngmộtcáicớnghelọttai, tôi nói với bác sĩQuilty rằng tôi đã quyết định nhổ hết răng, hi vọnggiảm nhẹ chứng đau thần kinhmặt. Lắpmột bộ răng giả đầy đủ hết baonhiêu tiền?Quá trình điều trị liệumất bao lâu, nếu như chúng ta ấn địnhcuộchẹnđầutiênvàoquãngnàođótrongthángMườimột?Ngườicháunổitiếngcủaônghiệnđangởđâu?Liệucó thểnhổhết tất cả trongmộtbuổiđiềutrịcăngthẳng?Trongchiếcáobờlutrắng,vớimáitócnhưốmbạchúicuavàcặpmáto

bẹtcủamộtchính trịgia,bácsĩQuiltyngồivắtvẻo trêngócbàngiấycủamình,mộtchânđuđưavớivẻmơmộngvàquyếnrũ,trongkhilaovàomộtkếhoạchtầmxahùngvĩ.Trướchết,ôngsẽlắpchotôimộthàmgiảtạmthờichođếnkhilợitôiổnđịnh,rắntrởlại.Đếnlúcđó,ôngsẽlàmchotôimộtbộchính thức, vĩnh cửu.Ôngmuốnxemquamiệng tôimột cái.Ôngđi giàyDerbycóđụcnhữnglỗnhỏ.Từnăm1946,ôngchưađếnthămtênvôlạiấy,nhưng chắc hắn vẫn ở ngôi nhà của tổ tiên, Grimm Road, không xaParkington.Đólàmộtgiấcmơcaocả.Chânôngđuđưa,mắtôngnhìnđầycảmhứng.Tôisẽtốnkhoảngsáutrămđôla

[425].Ôngđềnghịlấysốđongay

bâygiờvàlàmbộđầutạmthờitrướckhibắtđầucácthaotác.Miệngtôiđốivớiônglàmộthangđộngtuyệtvờiđầynhữngkhotàngvôgiá,nhưngtôitừchốikhôngchoôngvào.“Không,”tôinói,“nghĩđinghĩlại, tôisẽnhờbácsĩMolnarlàmtấtcả.

Ôngấylấygiácaohơn,nhưngôngấydĩnhiênlàmộtnhasĩgiỏihơnôngnhiều.”Tôikhôngbiếttrongsốđộcgiảcủatôi,cóaisẽcódịpnóimộtđiềunhư

vậy.Đólàmộtcảmgiáctuyệtdiệu,nhưtrongmơ.ÔngchúcủaClarevẫnngồitrêngócbàn,vẫngiữvẻmơmàng,nhưngchânôngthôikhôngđưađẩychiếcnôicủatriểnvọngtươihồngnữa.Vềphầnmình,nữytácủaông,mộtcôgáigầynhưbộxương,vớiđôimắtđầybikịchcủanhữngnàngtócvàngkhôngthànhcông,laotheotôiđểsậpcửađánhrầmsaulưngtôi.Trabăngđạnvàobángsúng.Ấnmạnhchođếnkhinghehoặccầmthấy

băngđạnvàoổđánhcách.Thấylòngấmáptuyệtvời.Dungtích:támviên.Màuđồng:Đauđáuchờđượcvọtrakhỏinòng.

34

ỞParkington,mộtnhânviêntrạmxăngchỉdẫnrấtrànhrọtchotôiđingả

nàođểđếnGrimmRoad.MuốnchắcchắnlàQuiltycónhà,tôiđịnhgọiđiệnnhưngkịpbiếtrằngđiệnthoạinhàriêngcủahắngầnđâyđãbịcắt.Thếcónghĩalàhắnđãđikhỏichăng?TôilênđườngtheohướngGrimmRoad,cáchthành phố haimươi cây số về phíaBắc. Lúc này, đêm đã xóa đi hầu hếtphongcảnhvàtrongkhitôitheoconđườnghẹpquanhco,hàngloạtcộtnhỏtrắngmộtmàutrắngmaquáiđượctrangbịkínhphảnchiếu,mượnánhsángđènphaxetôiđểchỉhếtvòngcuanàyđếnkhúcquanhkia.Tôicóthểnhậnramộtthunglũngtốiởmộtméđườngvànhữngcánhrừngtrênsườndốcởphíabênkia,vàtrướcmặttôi,đámbướmđêm,nhưnhữngbôngtuyếtbơvơ,từbóngtốivậtvờbayra,lọtvàovònghàoquangsụcsạocủatôi.Ởcâysố20,nhưđãđượcbáotrước,mộtcâycầucómáikìcụcnuốtlấytôimộtlúc,vàquakhỏiđó,một tảngđáquétvôi trắng lù lùhiện raởbênphải,vàđithêmmộtquãngnữabằngchiềudàicủamấychiếcxehơi, tôirờixalộ,rẽphảivàoconđườngrảisỏidẫntớiGrimmRoad.Trongmộtvàiphút,quanhtôichỉtoànlàrừngrậm,ẩmuớt,tốimịt.RồiPavorManor

[426],mộtngôinhà

gỗvớimộtthápnhỏbêntrên,độthiệngiữamộtvùngphátquanghìnhtròn.Những cửa sổ lung linh ánhvàngvàđỏ; đườngdẫnvào cổngnhàbềbộnnhữngxehơi,khoảngnửachụccái.Tôidừnglạidướihàngcâyvàtắtđènđểbìnhtĩnhsuytínhbướctiếptheo.Chắcchắn,vâybọcquanhhắntoànlàtaysaivàđĩđiếm.TôikhôngkhỏihìnhdungcảnhhộihèđìnhđámbêntrongtòalâuđàixậpxệnàytheomộttruyệnngắnđăngtrênmộttrongnhữngtạpchíLolita thường đọc, “Troubled Teens” (Đám vị thành niên bối rối) - “giaohoan”mơhồ,mộtgãđànôngvẻhắcámngậmxìgàhìnhdươngvật,matúy,hộvệ.ítnhất,cũngbiếtchắcmộtđiều:hắncóởđây.Tôisẽtrởlạivàogiờngáingủbuổisáng.Tôinhẹnhànglănbánhvềthànhphố,trongchiếcxecũkĩtrungthànhcủa

tôi,nóvẫnthanhthảnvàgầnnhưvuivẻphụcvụtôi.Lolitacủatôi!Vẫncònđó,mộtchiếckẹptóccủaemlănlóctậnđáyhộcđểđồvặttừbanămnay.Vẫncònđó,dònglũbướmđêmtrăngtrắngdohaingọnđèphaxetôiphunvàođêm.Đâyđó,nhữngkholúavẫntrụởvenđường.Vẫncónhữngngườiđixemphim.Trongkhitìmchỗtrọquađêm,tôiđiquabênmộtrạpchiếubóngngoàitrời.Trongmộtvầngsángnhưánhtrăng,hoàntoànhuyềnhoặctrongsựtươngphảnvớiđêmthựctạimênhmôngkhôngtrăngnày,trênmộtmànảnhkhổnglồnghiêngnghiênggiữacánhđồngtốingáingủ,mộtconma

gầyđétgiơmộtkhẩusúnglên,gócnghiêngcủacáithếgiớiđanglùixadầnkiakhiếncảhắnlẫncánhtayhắnbiếnthànhvũngnuớcrửabátrungrinh-vàmộtrặngcâychặnđứngcửchỉvungtayđó.

35

Sáng hôm sau, tôi rời Lữ quánMất Ngủ vào quãng tám giờ và loanh

quanhởParkingtonmột lúc.Nỗi lo rằngmìnhcó thể làmhỏngcuộchànhquyếtámảnhtôihoài.Eđạntrongổsúngcóthể thốiquamột tuầnkhônghoạtđộng, tôi lấyravà thayvàomột loạtmới.TôichoAnhBạntắmđẫmdầuđếnnỗigiờđâytôikhôngsaogộtđượchếtmùi.TôilấymộtmảnhvảibăngchoAnhBạnnhưmộtcánhtaybịthươngvàgóimộtnắmđạndựtrữbằngmộtmảnhvảikhác.MộtcongiôngtheotôisuốtchặngđườngtrởlạiGrimmRoad,nhưngkhi

tôi tới PavorManor,mặt trời lại ló ra, bùng cháy nhưmột con người, vàchimchóchótvanglừngtrongnhữnglùmcâyướtsũngbốchơi.Ngôinhàkiểucáchvàxậpxệdườngnhưđứngsữngtrongmộtcơnbànghoàng,cóthểnóinóphảnánhchínhtâmtrạngcủatôi,vìkhichântôichạmmặtđấtrùngrìnhmột cách bất an, tôi không khỏi nhận thấy làmình đã quá lạm dụngrượunhưchấtkíchthíchtinhthần.Mộtimlặngmỉamaiđầythậntrọngđáplạitiếngchuôngbấmcủatôi.Tuy

nhiên, trongnhàđểxe, cóxecủahắn, lầnnày làmột chiếcmui trầnmàuđen.Tôithửgõcửabằngchiếcvòngsắt.Lạivẫnkhôngaitrảlời.Vớimộttiếnggầmgừgiậndữ,tôiđẩycửatrước-vàtuyệtvờilàmsao,nómởtoangnhưtrongmộttruyệncổtích

[427]thờiTrungcổ.Saukhinhẹnhàngđóngnó

lạisaulưng,tôiđingangquamộtcáisảnhrộngxấuơilàxấu;ngóvàomộtphòngkháchbêncạnh;nhận thấymột sốcốcbẩnmọc ra từ tấm thảm;cảquyếtrằngchủnhânvẫncònngủtrongphòngngủcủachủnhân.Vậylàtôihìhụilêngác.TayphảitôiriếtchặtbịtmiệngAnhBạntrong

túi,taytráivỗnhẹtayvịncầuthangdínhnháp.Mộttrongbaphòngngủtôiđãcủsoát,rõrànglàđãcóngườingủđêmđó.Cómộtphòngđọcsáchđầyhoa.Cómộtphòngkhátrốngtrải,vớinhữngtấmgươngrộngvàsâu,vàmộttấmdagấuBắcCựctrênsàngỗtrơn.Còncónhữngphòngkhácnữa.Mộtýhaychợtđếntrongđầutôi.Nếu,vàkhinào,chủnhântừcuộcđidạodưỡngsinhtrongrừngtrởvề,hoặcnhôratừmộthangổbímậtnàođó,cólẽđiềukhônngoanđốivớimộttaysúngkhôngvữngđượcgiaomộtcôngviệctốnthời gian, là ngănkhôngđểngười bạn chui lọt vàomột phòngnàođó rồikhóatráicửalại.Nghĩvậy,tôibènđiquanhnhà,ítnhấtlàtrongnămphút-điêncuồngmộtcáchsángsuốt,bìnhtĩnhmộtcáchrồdại,mộtthợsănbịmêhoặcvàsaymèm-xoay tấtcảcácchìa trongmọiổkhóa trongnhàvàbỏtuốt vào túi quần bằng bàn tay trái còn rảnh rỗi củamình.Ngôi nhà, vốn

đượcthiếtkếtheolốicổ,cónhiềukhônggianriêngtưtheoquihoạchhơnởnhữngtòanhàhiệnđạilộnglẫytrongđó,phòngtoalét,nơiduynhấtcóthểkhóa,phảiđượcsửdụngđểđápứngnhữngnhưcầuvụngtrộmcủasinhđẻtheokếhoạch.Nóivềphòngtoalét-tôiđangsắpsửathămcáithứbathìchủnhânbước

rakhỏiđó,đểlạimộtthácnướcngắnsaulưng.Mộtgóchànhlangkhôngđủđểchekhuấttôi.Mặtxámngoét,mắthùmhụp,máitóclưathưavàhơibùrốitrêncáiđầuđanghóidần,nhưngvẫnhoàntoàncóthểnhậnra,hắnbệvệđiquabêntôitrongchiêcáochoàngtắmmàutím,rấtgiốngmộtchiếccủatôi.Hoặchắnkhôngthấytôi,hoặchắnchỉcoitôinhưmộthoangtưởngquenthuộcvàvôhại-hắntiếptụcđinhưngườimộngdu,phôvớitôinhữngbắpchân lông lá,vàxuống tầngdưới.Tôibỏ túichiếcchìakhóacuốicùngvàtheohắnvàotiềnsảnh.Hắnhémiệngvàhécửatiền,ghémắtdòmrangoàiquamộtkheđầynắng,nhưkiểunghĩrằngmìnhvừanghethấymộtvịkháchtầnngần,bấmchuôngrồirútlui.Rồi,vẫnkhôngthèmđếmxỉađếncáibóngmamặcáomưadùnglạiởlưngchùngcầuthang,chủnhânđingangquatiềnsảnh, vàomột thứ khuê phòng ấm cúng đối diện với phòng khách; tôi đingangquaphòngkhách-ungdungthưtháivìđãbiếtchắcvịtrícủahắn-rờixakhỏihắnvàvàomộtnhàbếpcóquầybar,nhẹnhàngmởtấmvảibọcAnhBạnlemluốcra,thậntrọngkhôngđểdâyvếtdầunàotrênmặtcrôm-tôinghĩcólẽmìnhđãchọnnhầmloạidầurỏm,nóđensìvànhớpnhúadễsợ.Theocáicungcáchcẩntrọngthườnglệcủamình,tôichuyểnAnhBạntrầntruồngsangmộtchỗkínđáosạchsẽtrênngườitôivàđivềphíakhuêphòngnhỏ.Bướcchâncủatôi,nhưtôiđãnói,chệnhchoạng-cólẽlàquáchệnhchoạngđểbảođảmthànhcông.Nhưngtimtôirộnràngmộtniềmvuicủamãnhhổvàtôigiẫmnátmộtchiếclicocktaildưóichân.ChủnhândốimặttôitrongcáikhuêphòngkiểuphươngĐôngcủamình.“Ông làai?”hắnhỏibằngmộtgiọngkhànkhàn,mạnhmẽ,hai tay thọc

sâutrongtúiáongủ,mắtdánvàomộtđiểmởphíaĐôngBắcđầutôi.“CóphảilàBrewster?”Lúcnày,hẳnmọingườiđềuthấyhiểnnhiênlàhắnđangởtrongmộtmàn

sươngmùvàdướicáigọi làquyềnsinhsátcủatôi.Tôisắpsửacóthểtậnhưởngniềmvui.“Đúng vậy, “ tôi đáp, giọng ngọt ngào. “Je suisMonsieur Brustère

[428]

(TôilàôngBrustère).Tahãychuyệngẫumộtláttrướckhibắtđầu”.Hắncóvẻ thích thú.Bộrianhưốmbẩncủahắngiậtgiật.Tôicởibỏáo

mưa. Bộ đồ tôi đang mặc màu đen, một chiếc sơ mi đen, không cà vạt.Chúngtôingồixuốnghaichiếcghếbànhrộng.

“Ôngbiếtkhông,”hắnvừanóivừagãimásồnsột,cáimánungnúcthịt,xámngoẹt, ram ráp, và nhe hai hàm răng nhỏ như ngọc trai cười vẹo vọ,“nomôngkhônggiốngJackBrewster.Tôimuốnnói,khôngđặcbiệtgiốngđếnmứcđậpngayvàomắt.CóngườinóivớitôirằngBrewstercóngườiemtrailàmởcùngcôngtiđiệnthoại.”Bẫyđượchắnsaungầnấynămănnănváhóadại...Nhìnnhữngsợilông

đentrênmubàntaymậpmạpcủahắn…Đưacảtrămconmắtdạotrênchiếcáolụatímcủahắn,bộngựclôngláxồmxoàmcủahắn,hìnhdungtrướcthấyngười hắn lỗ chỗ thủng,máumebê bết và khúc nhạc của đau đớn...Biếtrànhtênbịpbợmnửangườinửangợmấyđãkêdâmngườiyêudấucủatôi-ôi,cụccưngcủaanh,thậtlàmộtdiễmphúctolớnđếnđộkhôngchịunổi!“Không tôi e rằng tôi không phải là bất kì ai trong hai anh em nhà

Brewster.”Hắnnghênhnghênhcáiđầu,vẻthíchthúhơnbaogiờhết.“Đoánlạiđi,Punch

[429].”

“A,”Punchnói,“vậyrakhôngphảiôngđếnđểngầyngàtôivềmấycuộcgọiđườngdàiấy?”“Thỉnhthoảngôngvẫngọinhữngcuộcnhưthế,phảikhông?”“Xinlỗi,tôikhônghiểu?”Tôinóilàtôiđãnóirằngtôinghĩhắnđãnóilàhắnkhôngbaogiờ...“Mọingười,”hắnnói,“mọingườinóichung,tôikhôngkếttộiriêngông

đâu,Brewster,nhưngôngbiếtđấy,cáicáchmọingườixâmnhậpngôinhàchết tiệt này mà thậm chí không thèm gõ cửa, thật là quái gở. Họ dùngvaterre

[430], dùng bếp, dùng điện thoại. Phil gọi Philadelphia. Pat gọi

Patagonia.Tôikhôngchịutrảphí.Ôngcómộtgiọngphátâmthậtngộđấy,Đạiúy.” “Quilty,” tôi nói, “ông có nhớmột cô gái tên là Dolores Haze, Dolly

Haze?DollytứcDoloresởColorado[431]

?”“Cóchứ,tấtnhiên,cóthểcôtađãgọinhữngcuộcđó,chắcchắnthế.Từ

bấtkìnơinào.Paradise,bangWashington,HellCanyon.Aiquan tâmđếnchuyệnấy?”“Tôi,Quilty.Ôngbiếtđấy,tôilàchacủaDolly.”“Tàolao,”hắnnói.“Khôngphảiông.Ônglàmộtđạidiệnvănhọcngoại

quốc.CólầnmộtngườiPhápdịchvởProudFleshcủatôilàLaFiertédelaChaie

[432]*(Sựhãnhdiệncủaxácthịt).Thậtngớngẩn.”

“Dollylàcontôi,Quilty.”Trongtrạngtháihiệntạicủahắn,bấtcứđiềugìcũngkhôngthểlàmhắn

thực sự sửng sốt, nhưng cung cách hung hăng của hắn đãmất sức thuyếtphục.Mộtánhdèchừngthắplênmộtthoángtựanhưlàsinhkhítrongmắthắn,rồilạimờxỉnđingay.“Bản thân tôi cũng rấtyêu trẻ,”hắnnói, “vànhữngngười làmchanằm

trongsốnhữngngườibạntốtnhấtcủatôi.”Hắnquayđềusanghướngkhác,tìmmộtcáigìđó.Vỗvỗtúi.Toanđứng

dậykhỏighế.“Ngồixuống!”tôinói-cóvẻlớngiọnghơnnhiềusovớiýđịnh.“Ôngkhôngcầnquáttôi,”hắnphànnàntheomộtcáchrấtđànbàđếnkì

lạ.“Tôichỉmuốnhútmộtđiếu thuốc thôimà.Tôiđang thèm thuốcmuốnchết.”“Dùsaoôngcũngsắpchếtrồi.”“Ô,chậc,”hắnnói.“Ôngbắtđầu làmtôiphátphiềnrồiđấy.Ôngmuốn

gì?ÔngcóphảilàngườiPhápkhông,thưaông?Woolly-Woo-boo-are[433]

?Tađếnquầybarlàmmộtquắnđi.Hắntrôngthấythứvũkhínhỏmàuđennằmtronglòngbàntaytôi,như

thểtôiđangbiếunóchohắn.“Này!”hắndàigiọng(lúcnàybắtchướcnhữngtênđầuđấtthuộcgiớitội

phạmtrongphimảnh),“ôngcókhẩusúngnhỏoáchđấynhỉ.Ôngcầnbaonhiêu?”Tôiphátmạnhvàobàntaychìaracủahắnvàhắnquệtđổnhàomộtchiếc

hộptrênmộtcáibànnhỏbêncạnh.Thuốclávăngracảnắm.“Thì ranóđây,”hắnvuivẻnói. “ÔngnhớKiplingchứ:une femmeest

unefemme,maisunCaporalestunecigarette[434]

*(mộtngườiđànbàlàmộtngười đàn bà, nhưngmột Hạ sĩ lại là một điếu thuốc lá)? Giờ ta cần códiêm.”“Quilty,”tôinói.“Tôimuốnôngtậptrung.Ôngsắpsửachếttronggiây

lát.Cõibênkia, trongphạmvihiểubiếtcủachúng ta,có thể làmột trạngtháivĩnhviễnđiêndạiđauđớncùngcực.Hômqua,ôngđãhútđiếuthuốccuốicùngcủađờimình.Hãytậptrung.Hãycốgắnghiểuđiềugìđangxảyđếnvớiông.”Hắntiếp tụcxé tơiđiếuDromevànhainhữngmẩu thuốc.“Tôiđangcố

gắnghiểuđây,”hắnnói.“ÔnglàmộtngườiÚc,hoặcmộtngườiĐứctịnạn.Ôngcầnnóichuyệnvới tôiư?Ôngnênbiếtđâylànhàcủamộtngườiquítộc.Có lẽôngnênnéđi thì tốthơnđấy.Vàhãy thôiđừnggiươngoaivớikhẩusúngkia.TôicómộtkhẩuStern-Lugercũởtrongphòngnhạc.”TôichĩaAnhBạnvàobànchânđidéplêcủahắnvàbópcò.Cạch.Hắn

nhìn chânmình, nhìn khẩu súng, rồi lại nhìn chânmình. Tôi làmmột cố

gắngghêgớmnữavàlầnnàythìnónổ,vớimộtâmthanhyếuớtvàtrẻconđếnlốbịch.Viênđạncắmvàotấmthảmdàymàuhồngvàtôicócảmgiáclosợđếntêngườirằngnóchỉthấmvàonhưmộtgiọtnướcvàcóthểlạirỉra.“Thấytôimuốnnóigìchứ?”Quiltynói.“Ôngnêncẩnthậnhơnmộtchút.

VìChúa,hãyđưachotôicáicủanợấy.”Hắnvớitayđịnhlấy.Tôiđẩyhắntrởlạighế.Niềmvuibốclênđầuđang

lụidần.Đãđếnlúcthíchhợpđểtiêudiệthắnnhưnghắncầnphảihiểutạisaotôi tiêu diệt hắn.Tình trạng của hắn lây sang tôi khiến tôi cảm thấy khẩusúngmềmoặtvàkềnhcàngtrongtay.“Hãytậptrung,”tôinói,“vànghĩđếnDollyHazemàôngđãbắtcóc...”“Tôiđâucóbắtcóc!”hắnkêulên.“Ôngnhầmto.TôiđãcứuDollykhỏi

taymộttênđồitrụythúvật.Chotôixemphùhiệucủaôngthayvìbắnvàochântôi,đồđườiươi.Phùhiệucủaôngđâu?Tôikhôngchịutráchnhiệmvềnhữngvụhiếpdâmdokẻkhácgâyra.Thậtphilí!Chuyếnduhíbằngxehơiấy,tôithừanhậnvớiông,làmộttrònguxuẩn,nhưngôngđãgiànhlạiđượccôbé,phảikhôngnào?Thôinào,tahãylàmmộtliđi!”Tôihỏihắnmuốnđượcchếtngồihaychếtđứng.“A,đểtôinghĩxem,”hắnnói.“Đâykhôngphảilàmộtcâuhỏidễ.Nhân

đâyxinnói...tôiđãmắcmộtlỗilầm.Vàtôithànhthậthốitiếcvềđiềuđó.Ôngthấyđấy,tôichẳngvuithúgìđượcvớiDollycủaông.Đểnóirasựthậtđángbuồn,tôihồnhưliệtdương.Vàtôiđãmanglạichocôbémộtkìnghỉtuyệtvời.Côbéđãgặpmộtsốnhânvậtlỗilạc.Khôngbiếtôngcóbiết.Vàvớimộtcúbổnhàokinhthiênđộngđịa,hắnchồmlênngườitôi,làm

khẩusúngvăngxuốnggầmmộtcái tủcommốt.Maysao,hắnhunghănghơnlàkhỏe,vàtôikhôngmấykhókhănđểđẩylùihắntrởvềghế.Hắnthởdốcmộtchútvàkhoanhtaytrướcngực.“Ôngngonđấy,”hắnnói.“Vousvoilàdansdebeauxdraps,monvieux?

(Ôngđanggặprắcrốiđấy,ôngbạn).”TiếngPhápcủahắncótiếnbộ.Tôi nhìn quanh.Có lẽ, nếu... có lẽ, tôi có thể... bò bốn chân?Liều thử

xem?“Alors,que ferait-on?* (Vậy ta làmgìđây)”hắnvừahỏivừachămchú

canhchừngtôi.Tôicúixuống.Hắnkhôngđộngđậy.Tôicúixuốngthấphơn.“Ôngthânmến,”hắnnói,“hãythôi,đùngđùagiỡnvớisựsốngvàcáichết

nữa.Tôilàkịchtácgia.Tôiđãviếtnhiềubikịch,hàikịch,kịchtựdo.Tôiđãlàm nhiều phim cho riêngmình, dựa theo Justine

[435] vàmột số dâm thư

kháccủathếkỉmườitám.Tôilàtácgiảcủanămmươihaikịchbản.Tôirành

mọimánhlới.Hãyđểtôixửlíchuyệnnày.Chắcphảicómộtcáiquecòiđâuđây,đểtôiđikiếmnó,rồitasẽkềuvậtsởhữucủaôngra.”Ravẻlăngxăng,sốtsắngmộtcáchxảotrá,hắnvừanóivừađứngdậylần

nữa.Tôiqườtaydướigầmtủ,đồngthờivẫnrángđểmắtđếnhắn.ChợttôinhậnthấylàhắnđãnhậnthấyhìnhnhưtôikhôngnhậnthấyAnhBạnthòratùdướigócđằngkiacủatủ.Chúngtôilạivậtlộn.Quấnchặtlấynhau,chúngtôilănkhắpmặtsànnhưhaiđứatrẻtoxáchậuđậu.Dướichiếcáongủ,hắntrầntruồngvàlônglá,vàtôicảmthấynghẹtthởkhihắnlănlêntrêntôi.Tôilăn trênhắn.Chúng tôi lăn trên tôi.Chúng tôi lăn trênhắn.Chúng tôi lăntrênchúngtôi.Tôiđồrằngngườitasẽđọccuốnsáchnàydướidạngxuấtbảnphẩmvào

nhữngnămđầucủathếkỉhaimốt(1935cộngvớitámmươihaychínmươinăm,tachúcemsốnglâu,tìnhyêucủata);vàcácđộcgiảcaotuổi,đọcđếnđây,chắcchắnsẽnhớđếncáimànkhông thể thiếu trongnhữngphimcaobồiViễnTây thời ấu thơ củamình. Tuy nhiên, cuộc ẩu đả của chúng tôithiếunhữngcúđấmcóthểhạgụcbòtótvàbànghếbaytứtung.Hắnvàtôilàhaithằngbùnhìnlớnnhồiđầygiẻvàbôngbẩn.Đólàmộtcuộcẩuđảlặnglẽ,êmả,khôngrahìnhthùgì,giữahaivănnhântrongđómộtngườiđãbịmatúylàmrờirãhoàntoàn,cònngườikiathìbịbấtlợivìbệnhtimvàdouốngquánhiềurượugừng.Cuốicùng,khitôigiànhđượcvũkhíquíbáucủamìnhvàkhinhàvănviếtkịchbảnbịđặttrởlạichiếcghếbànhcủahắn,cảhaichúngtôiđềuthởhồnghộcnhưgãchănbòvàgãchăncừukhôngbaogiờmệtđứthơiđếnthếsaukhiđánhlộn.Tôiquyếtđịnhkiểmtralạikhẩusúng-mồhôicủachúngtôicóthểđãlàm

hưcáigìđó-vàlấylạihơitrướckhichuyểnsangtiếtmụcchínhcủachươngtrình.Đểlấpđầykhoảngngưngnghỉ,tôiđềnghịhắntựđọcbảntuyênán-dướihìnhthứcthơnhưtôiđãthảonó.Cụmtừ“cônglíthơ”làthànhngữđắtnhất tacó thểdùng trong trườnghợpnày.Tôiđưahắnmộtbảnđánhmáytươmtất.“Phải,”hắnnói,“ýtưởngtuyệthảo.Đểtôikiếmcặpkínhđã”(hắntoan

đứngdậy).“Không.”“Tùyôngthôi.Tôicóphảiđọctolênkhông?”“Có.”“Nàothìđọc.Tôithấyđâylàbằngthơ.”

Vìngươiđãlợidụngmộtkẻtộilỗi[436]

VìngươiđãlợidụngVìngươiđãvìngươiđãlợidụngthếbấtlợicủata...“Hayđấy,ôngạ.Hayraphết.”...khitađứngtrầntruồngnhưAdamtrướcmộtđiềuluậtliênbangchichítsaonhóibuốt“Ôi,bấthủ!”...Vìngươilợidụngmộttộilỗikhitatrơtrọi,trụilông,ướtátvàâuyếmhivọngđiềutốtđẹpnhấtmơtớimộthônlễởbangnúiđáờphải,củamộtbầyLolita...“Chỗnàytôikhônghiểu.”Vìngươilợidụngbảnchấtngâythơcốtlõicủatavìngươiđãăngian...“Hơilặplại,phảikhông?Tôiđọcđếnđâurồinhỉ?”Vìngươiđãăngiankhiếntakhônđườngcứuchuộcvìngươixàiemởtuổimàbọncontraibắtđầuchơitròmâncủng“À,chuyểngamtụctĩuđây!”mộtbégáimơnmởnlôngtơchâncònđitấtngắncònănbỏngngôtrongbóngtốinhậpnhoạngsắcmàu

nơinhữngngườiAnhđiêngdabánhmậtngãnhàotừlưngngựađểkiếmtiềnvìngươiđánhcắpemkhỏitayngườigiámhộtrangnghiêmvớivầngtránnhợtnhạtnhổvàocặpmắthùmhụpcủaôngxétoạcchiếcáochoàngvànghungvàrạngsángbỏlạiconlợnlănlóctrêncáiổghêsợsựgớmghiếccủaáitìnhvànhữngbônghoavi-ô-létănnăntuyệtvọngtrongkhingươitháorờimộtconbúpbêrầurĩratừngmảnhvànémđầunóđivìtắtcảnhữnggìngươiđãlàmvìtấtcảnhữnggìtađãkhônglàmngươiphảichết“Chà, thưaông,rànhlàmộtbài thơđẹp.Bài thơhaynhấtcủaông, theo

thiểnýcủatôi.”Hắngấptờgiấylạivàtraotrảtôi.Tôi hỏi hắn có điều gì nghiêm túc cần nói trước khi chết không.Khẩu

súnglạisẵnsàngđểđượcsửdụng,nhằmvàongườihắn.Hắnnhìnnóvàthởdàiđánhsượt.“Này,ôngbạn,”hắnnói.“Ôngthìsaymàtôilạilàmộtngườiốm.Tahãy

hoãnvấnđềnàylại.Tôicầnyêntĩnh.Tôiphảichữatrịchứngliệtdươngcủamình.Chiềunay,cácbạntôiđếnđểđưatôiđidựmộttrậnđấu.Cáitròhềvungvẩysúngđangtrởnênchánphèo.Chúngtalàngườitronggiớithượnglưu,vềmọimặt-tìnhdục,thơtựdo,xạkích.Nếuôngcóđiềuhậntôi,tôixinđềnbùtớimứcphithường.Thậmchímộtrencontre*(cuộcgặpgỡ)theolốicổ

[437], súnghaygươm,ởRiohaymộtnơinàokhác -cũngkhông loại

trừ.Trínhớvà tàihùngbiệncủatốihômnaykhôngởđỉnhcaophongđộ,nhưngthậttình,thưaôngHumbertthânmếncủatôi,ôngkhôngphảilàmộtngườibốghẻlítưởngvàtôiđãkhôngcưỡngépcôbémàôngbảohộphảitheotôi.Chínhcôđãyêucầu tôiđưacôđếnmộtmáiấmhạnhphúchơn.Ngôinhà này không hiện đại bằng cái nông trại chúng tôi sở hữu. chung vớinhữngngười bạn thân.Nhưngnó rộng,mátmẻvềmùahè cũngnhưmùa

đông,vànóitómlại,tiệnnghi,chonêntôiđềnghịôngdọnđếnđâymàở,vìtôiđịnhvềởhẳnAnhquốchoặcFlorence.Tôichokhôngôngđấy.Vớiđiềukiện ông đừng có chĩa cái khẩu súng (hắn văngmột chữ rất tục) ấy vàongười tôinữa.Nhân thể, tôikhôngbiếtôngcó thíchcáidị thườngkhông,nhưngnếuôngthích,tôicóthểbiếuông,cũngmiễnphí,coinhưvậtkiểngtrongnhà,mộtcủalạnhonhỏkhálíthú,mộtcônàngbavú,mộttrongđóthuộcloạithượngthặng,đólàmộtkìquanhiếmthấyvàtuyệtvờicủathiênnhiên.Thôinào, soyons raisonnable? (tahãybiết điều).Ông sẽ chỉ có thểlàm tôi bị thương gớm ghiếc rồi sau đó ngồi rũ tù, trong khi tôi dưỡngthươnghồisức trongmộtkhungcảnhnhiệtđới.Tôixinbảođảmvớiông,Brewster, ở đây ông sẽ sung sướngvớimột hầm rượuhết sẩy và toàn bộnhưận bút vở kịch sắp tới của tôi - hiện tại tôi không có nhiều tiền trongngânhàng,nhưngtôisẽborrow(vaymượn),nhưngườiDuCa,vớicơncảmlạnhtrongđầu,nóitoborrowandtoborrowandtoborrow

[438],ôngbiếtđấy.

Còncónhữngthuậnlợikhácnữa.Ởđâychúngtôicómộtnữlaocôngrấtđángtincậyvàdễmuachuộc,bàVibrissa

[439]-cáitênthậtkì-bàtaởtrong

làngmỗituầnđếnhailần,đángtiếc,hômnaythìkhông,bàtacónhiềucongái,cháugái,và tôibiếtđôiđiềuvề taycảnhsát trưởngđịaphươngkhiếnhắn trở thành nô lệ của tôi. Tôi là một kịch tác gia. Người ta gọi tôi làMaererlinck của nướcMĩ,Maeterlinck-Schmetterling

[440], tôi xin nói vậy.

Thôinào!Toànbộchuyệnnàythậtlànhụcnhã,vàtôikhôngdámchắcmìnhcó làm điều đúng ctắn không.Đừng bao giờ xài herculanita

[441] với rượu

rum.Giờ thihãyvui lòngđặtkhẩusúngđóxuốngnhưmộtngười lịchsự.Tôicóquenbiếtbàvợthânyêucủaôngtíchút.Ôngcóthểdùngquầnáocủatôi.A,cònmộtđiềunàynữa-chắcôngsẽthíchđây.Tôicómộtbộsưutậpdâmthưthựcsựđộcnhấtvônhịởtrêngác.Chỉcầnkểmộtthídụ:cuốnBagration Island (Đảo Bagration) ấn bản đặc biệt, khổ hai, của nhà thámhiểmkiêmtâmphânhọc,MelanieWeiss

[442],mộtphụnữxuấtsắc,mộttác

phẩmxuấtsắc-hãybuôngkhẩusúngđóxuống-vớiảnhchụpkhoảngtrêntám trăm bộ phận sinh dục đàn ông mà bà ta đã xem xét và đo ở đảoBagrationtrênbiểnBarda

[443]vàonăm1932,nhữngbiểuđồrấtbổíchđược

thựchiệnvới đầy tìnhyêudưới nhữngbầu trời quangđãng - buôngkhẩusúngđóxuốngnào-vàngoàira,tôicòncóthểthuxếpchoôngdựcáccuộchànhquyết,khôngmấyaibiếtlàchiếcghếđiệnđượcsơnmàuvàngđâu..”Feu* (Bắn).Lầnnày tôibắn trúngmộtvậtgì cứng: lưngmộtchiếcghế

xíchđumàuđen,gầngiốngchiếccủaDollySchiller-viênđạncủatô:trúng

mặttrongcủalưngghế,khiếnnóliềnđuđuarấtnhanhvàrấthàohứng,đếnnỗinếuaitìnhcờvàophònglúcấyắtsẽkhôngkhỏisữngsờvìhaiđiềukìlạ:chiếcghếấytựnóchaođảonhưthểhoảngloạnvàchiếcghếbành,nơimộtphúttrướccáimụctiêumàutímcủatôicònđó,giờtrốngtrơn,khôngcòn chứa vật gì sống động. Ngó ngoáy những ngón tay trong không khí,thoănthoắtcấtcaocặpmông,hắnlaovútsangphòngnhạc:vàmộtgiâysau,chúngtôilạihổnhểncokéonhautừhaiphíacủamộtcánhcủamàtôiđãbỏsótkhôngrútchìakhóa.Lầnnày,tôilạithắngvàvớimộtđộngtácđộtngột,Clare-Kẻ-Khó-Lường,ngồixuốngtrướccâyđànpianovàđánhmấyhòaâmhungdữkhủngkhiếp,rềnrĩ,vềcơbảnlàđiêndại,haimásệrungrung,haibàntayxòeradậpmạnhxuốngvàhailỗmũiphátranhữngtiếngkhòkhètrênrãnhghiâm,vắngthiếutrongcuộcẩuđảcủachúngtôi.Vẫntiếptụctấulênnhữngâmthanhquáigở,hắnránglấychânmởmộtthứhòmcủathủythủởcạnhpiano,nhưngkhôngđược.Viênđạnthứhaicủatôitrúngđâuđóbênmạnsườnhắnvàhắnđứngdậykhỏighế,mỗilúcmộtcaohơn,nhưlãogiàđiênNijinskitócbạc,nhưOldFaithful

[444],nhưmộtcơnácmộngcũcủatôi,

vươntớimộtđộcaokìlạ,hoặcdườngnhưlàthế-toànthânvẫnrunglênvớithứâmnhạcđenđậmđặckia-trongkhixékhôngkhíbằngmộttiếngrú,đầungậtrađằngsau,mộttayấplêntrán,taykiatúmchặtnáchnhưthểbịongđốt,rồikhuỵuxuống,nhưngliềnđó,lạitrởlạihoàntoànbìnhthường-mộtgãđànôngmặcáongủlaokhỏiphòngvàchạybiếnvàohànhlang.Tôi thấy lại hình ảnhmình truy đuổi hắn qua hành lang, với những cú

nhảyhaibước,babướckiểucăngguru,ngườivẫnthẳngđuỗntrênđôichânthẳngđuỗntrongkhichồmlênhailầntheosauhắn,rồivọtlêngiữahắnvàcửatrướcbằngmộtcúnhảyđiệuđàngnhưvũbalênhằmchặnđầuhắnvìcửanàyđóngkhôngchặt.Đột nhiên trở nên trang nghiêm và phần nào lầm lì, hắn bước lên cầu

thangrộng,vàtôichuyểnvịtrínhưngkhôngtheohắnlêncácbậc,liêntiếpnổsúngba,bốnlầnthậtnhanh,phátnàocũngđảthươnghắn;vàmỗilầntôilàmthếvớihắn,làmcáiđiềukinhkhủngđóvớihắn,mặthắnlạinhănnhótheocáikiểuhềxiếcđến là lốbịch,như thểhắncố tìnhphóngđạisựđauđớn;hắnbướcchậmdần,mắtliênláovàlimdim,vàmỗilầntrúngđạnlạikêulênmộttiếng“ối!”rấtđànbàvàrùngmìnhnhưthểtôicùhắn,vàmỗilầnnhữngviênđạnchậmchạp,vụngvề,mùlòacủatôigămvàohắn,hắnlạirìrầmbằngmộtgiọngAnhgiảtạo-trongkhitiếptụcquằnquạimộtcáchghêsợ,runrẩy,cườigằn,nhưngdùvậyvẫnnóimộtcáchvôtưlạlùngvàthậmchíhòanhãnữa:“Ôi,đauquá,ôngà,đủrồi!Ôi,đaukhủngkhiếp,ôngbạncủatôi.Tôixinông,hãythôiđi.Ôi...đaulắm,đaulắm,thậtđấy...Lạy

Chúa!Chao!Thậtgớmghiếc,quảtìnhôngkhôngnênthế. Giọnghắnkéodàirakhilêntớithềmđầucầuthangnhưnghắnvẫnvữngvàngbướctớibấtchấp tấtcả lượngchì tôiđãnhồivào thân thểphìnộncủahắn -vàhoangmang,losợ,tôihiểurarằngthayvìgiếthắn,tôilạibơmvàongườitênkhốnnày những tia năng lượng, như thể những viên đạn của tôi là những viênthuốcconnhộngtrongđónhảymúamộtthứthầndượcgâyhưngphấnngấtngây.Tôinạplạiđạnbằngđôibàntayđennhẻmvàvấymáu-tôiđãchạmphải

mộtvậtgìnhưốmmáuhắn.Rồi tôibắtkịphắn trêngác,nhữngchiếcchìakhóaloẻngxoẻngtrongtúinhưvàng.Hắnđangkhónhọclêtừphòngnàysangphòngkhác,lẫmliệtđổmáu,cố

tìmmộtcửasổmở,đầulắclư,vàvẫncốthuyếtphụctôiđừngcógiếtngười.Tôinhằmvàođầuhắnvàhắnrútluivềphòngngủcủachủnhânvớimộtvỡtoácmàutímvươnggiảởchỗtruớckialàtaihắn.“Cút ra! Cút ra khỏi đây!” hắn nói, vừa ho vừa khạc, và trongmột ác

mộngkìdiệu,tôithấyconngườibêbếtmáunhưngvẫnlinhhoạtnàyleolêngiườngvàvơmớchănmềnlộnxộnquấnquanhmình.Tôibắnhắnquatấmmền tùkhoảngcáchrấtgần, thế làhắnngãngửaravàmộtcáibongbónghồnghồngtotướngđầyhàmýtrẻthơhiệnratrênmôihắn,phìnhlêntớicỡmộtquảbóngđồchơirồitanbiến.Có thể tôi đã lãngkhỏi thực tạimấtmột vài giây - ồ, hoàn toànkhông

giốngcáikiểubiệnminhbọntộiphạmthôngthường“tôi-bị-ngấtxỉu”; tráilại,tôimuốnnhấnmạnhsựviệclàtôichịutráchnhiệmvềtừnggiọtứaratừcáibongbóngmáucủahắn;nhưngmộtthứchuyểnđổinhấtthờixảyra,nhưthểtôiđangởtrongphòngngủcủavợchồngtôivàCharlotteốmnằmtrêngiường.Quilty làmộtbệnhnhân rất nặng.Thayvì khẩu súng, tôi lại cầmmộtchiếcdéplêcủahắn-tôingồilênnó.Thếrồitôingồichothoảimáihơnmộtchúttrongghếbànhcạnhgiườngvàxemgiờởchiếcđồnghồđeotay.Mặtkínhđãvỡnhưngnóvẫntíchtắcchạy.Toànbộcôngviệcbuồnthảmnàymấthơnmộttiếng.Cuốicùng,hắncũngchịuyên.Chẳngnhữngkhônghềnhẹnhõmđitínào,tôicòncảmthấymộttrọnglượngghêgớmthậmchícònnặnghơncảcáigánhnặngmàtôitưởngđãtrútbỏđược,xâmchiếmtôi,đègí tôixuống,bao trùmlấy tôi.Tôikhôngdámquyếtđịnhsờvàongườihắnđểbiếtchắcvàyêntrílàhắnđãchếtthật.Cóvẻlàthếthật:mộtphầntưmặthắnđãbiếnmất,vàhaiconruồisướngrơnvìnhậnradịpmaybấtngờkhôngthểtinnổi.Taytôiởtrongtìnhtrạngrấtxấuhầunhưkhônghơngìtayhắn.Tôitắmrửathậtkĩtrongphòngtắmkếbên.Giờtôicóthểđiđượcrồi.Khirađếnthềmđầucầuthang,tôisửngsốtpháthiệnrarằngcáitiếngongongrộnrãmàtôingỡchỉlàdomìnhùtai,thựcralàmộtâmthanhhỗnhợp

cảgiọngngườilẫntiếngnhạcđàiphátthanhvọnglêntừphòngkháchdướinhà.Tôi thấyởđómộtsốngườicóvẻnhưvừamới tớivàđangvuivẻuống

rượucủaQuilty.Cómộtgãbéochễmchệtrongmộtchiếcghếbành;vàhaimĩnhântrẻtrắngtrẻotócđen,hẳnlàhaichịem,mộtlớnmộtnhỏ(gầnnhưmộtbégái)nghiêmtrangngồicạnhnhautrênmộtchiếctrườngkỉ.Mộtgãmặt đỏphâyphây,mắt xanhmàungọcbích, đangbưnghai li đồuống từtrongcănbếpkiêmquầybar,nơihai,baphụnữđangngồivừabuônchuyệnvừakhuấynhữngcụcđálanhcanhtrongcốc.Tôidừnglạiởngưỡngcửavànói:“TôivừagiếtClareQuilty.”“Ônglàmtốtđấy,”gãmặtđỏvừanóivừađưamộtliđồuốngchocôgáilớn.“Đángra,aiđóphảilàmthếtừlâurồi,”gãbéonói.“Ôngtanóigìvậy,Tony?”mộtnàngtócvàngbợttừquầybarhỏivọngra.“Ôngấynói,”gãmặtđỏđáp,“rằngôngấyđãgiếtCue.”Mộtngườiđànôngkháckhónhậndạng,đanglúihúi,lụcmấychiếcđĩaháttrongmộtgóc, vừađứngdậyvừanói: “Chậc, tôi nghĩ tất cả chúng ta lẽ ramộthômnàođó,đềuphảixịthắn.”“Dùsaođinữa,”Tonynói,“hắncũngnênxuốngdướinày chứ.Chúng takhông thểđợihắn thêmnữa, nếu chúng tamuốnkịpxemtrậnđấu.”“Hãymờiôngấyuốngmộtcáigìđi,”gãbéonói.“Ôngmuốnuốngbia không?”một nàngmặc quần thụngvừa nói vừa giơmộtcốcbialênvớitôitừxa.Riênghaicógáingồitrêntrườngkỉ,cảhaiđềumặcđồđen,cônhỏhơn

đangmânmêmộtvậtlấplánhđeoởcổ,chỉriênghaicôlàkhôngnóigì,màchỉtủmtỉmcười,trẻthếmàdâmđãngthế.Khinhạcngừngmộtlúc,chợtcótiếng động trên cầu thang. Tony và tôi bước ra khỏi phòng khách và vàosảnh.Quilty, thậtkhó tin,đã lết rađược thềmđầucầu thangvàchúng tôitrôngthấyhắnđậpđậpcánhtay,nặngnề,vàrồirụcxuốngthànhmộtđốngtimtím,lầnnàythìngoẻohẳn,vĩnhviễn.“Nhanh lên,Cue,”Tonynóivớimộtnhịpcườiphá.“Tôi tin làhắnvẫn

còn...”Gãquaytrởvềphòngkhách,tiếngnhạcátmấtphầncuốicâu.Vậyđó, tôi tựnhủ,đoạnkết củavởkịchdoQuiltydựng,dànhcho tôi.

Lòngnặng trĩu, tôi rờikhỏingôinhàvàđiquavùngnắngchóichang lốmđốm,vềxemình.Cóhaichiếcxekhácđậuhaibênnóvàtôiphảikhávấtvảmớiláchrakhỏiđược.

36

Phầncònlạihơi tẻvànhạtnhòa.Tôichậmrãi láixexuốngdốcvàlát

sau,thấymìnhlănbánhtheomộthướngngượcvớiParkington,vẫnvớitốcđộlườinhácấy.TôiđãbỏlạichiếcáomưatrongphòngkháchnhỏvàAnhBạntrongbuồngtắm.Không,đókhôngphảilàmộtngôinhàmàtôithíchở.Tôi vẩn vơ tự hỏi liệu có nhàphẫu thuật thiên tài nào có thể thay đổi sựnghiệpcủamìnhvàthậmchícảsốphậnnhânloạibằngcáchhồisinhchoClareQuiltyÂm-Ti-Sáng-Tối

[445].Khôngphảilàtôithiếtgì;nóichung,tôi

muốnquêntoànbộcáivụbầynhầynày-vàkhitôibiếtchắcrằnghắnđãchết,điềuthỏamãnduynhấttôicóđượclàcảmgiácnhẹnhõmdobiếtrằngmình không cầnphải suốt nhiều tháng trời để tâm trí lẽođẽo theomột kìdưõngbệnhđauđớnvàghêtởm,ngắtquãngbởiđủmọikiểuphẫuthuậtvàtáiphátchẳngngonlànhgìvàcóthể,bởimộtcuộcviếngthămthựcthụcủahắn,bảnthântôicũngkhómàkhôngcoihắnmộtcáchhợplínhưmộtconmahiệnhình.Thomas

[446]khôngphảikhôngcólí.Thậtkìlạ,xúcgiác,đối

với con người, vốn muôn phần kém quí giá hơn thị giác, lại trở thànhphươngtiệnchủyếu,nếukhôngmuốnnóilàduynhất,củachúngtađểnắmđược thực tại trongnhữngkhoảnhkhắcgaycấn.Toàn thân tôibịphủkínbởiQuilty–bởicáicảmgiáccọxáttrongcuộcẩuđảtrướckhimáuđổ.Conđườnglúcnàyvắtngangquavùngđồngkhôngmôngquạnh,vàtôi

chợtnảyraýnghĩ-khôngphảinhưmộthànhđộngphảnkháng,cũngkhôngphảinhưmộtbiểutượnghaybấtkìcáigìtươngtự,màchỉđơnthuầnđểtìmkiếmmộttrảinghiệmmới-là:mộtkhiđãbấtchấpmọiluậtlệcủanhânloại,thìtôicũngcóthểbấtchấpluôncảmọiluậtlệgiaothông.Thếlàtôitạtsangmébêntráiđườngvàkiểmtracảmgiáccủamình:cảmgiáclàdễchịu.Đólàmộtsựhòatankhoankhoáinơihoànhcáchmô,kèmtheonhữngyếutốxúcgiáclantỏa,tấtcảđượctônlênbởiýnghĩrằngkhônggìcóthểgiốngviệcloạitrừnhữngquiluậtvậtthểcơbảnhơnviệccốtìnhláixebênméđườngtráiphép.Nóicáchnàođó,đâylàmộtháohứcrấttâmlinh.Nhẹnhàng,mơmàng,khôngvượtquá tốcđộ30km/giờ, tôi tiếp tục láixebênménghịchđảokìdịđó.Xecộqualạithưathót.Nhữngchiếcxethithoảngquatôibênméđườngtôiđãbỏlạichohọ,bấmcòimắngtôixaxả.Nhữngchiếcxeđivềphíatôitròngtrành,ngoặttránhvàrúlênkinhhoàng.Látsau,tôithấymìnhđangđếngầnvùngdâncư.Vượtquámộtđènđỏgiốngnhưkhicònnhỏviphạm lệnhcấm,uống trộmmộtngụmrượuvangBourgogne.Giữa lúcđó,

nhữngrắcrốibắtđầuxảyra.Người tađi theovàhộ tốngtôi.Rồi tôi thấytrướcmặtmìnhhaichiếcxegiănghàngchắnđườngtôihoàntoàn.Bằngmộtchuyểnđộngduyêndáng,tôiquặtrakhỏiđườngcáivà,sauhai,bacúnhảychồmmạnhmẽ, tôi leo lênmộtbờdốcđầycỏgiữanhữngchịbòcáingỡngàng, vàđếnđây, khẽ rùngmìnhdừng lại.Một kiểu tổnghợp theo cách

Hegel,âncầnnốihaingườiđànbàquácố[447]

vớinhau.Không lâusau, tôiđượcđưa rakhỏixe (chàoMelmoth, rấtcảmơnanh

bạngià)-và,quảthật,tôimongđượctựnộpmìnhvàotaycảđámngườiđó,thụđộngđểhọđưađẩyvàmangđi,thưgiãn,thoảimái,khônglàmgìđểhợptác,lườinhácphómặcmìnhchohọnhưmộtbệnhnhân,vàrútramộtniềmkhoáithúkìảotừsựyếulảcủamình,từchỗdựatuyệtđốiđángtincậymàđámcảnhsátvànhữngnhânviênytếởxecứuthươngmanglạichotôi.Vàtrongkhichờhọchạylêntớitôitrênbờdốccao,tôiônlạitrongtrímộtảoảnhcuối cùngcủakì diệuvà tuyệt vọng.Mộthôm, ít lâu saukhi emmấttích,một cơn buồn nôn khủng khiếp buộc tôi phải dừng xe trênmột conđườngnúicũmèmchậpchờnnhưbóngma,khi thì songhành, lúc lạivắtngangmộtxalộmớitoanh,vớiđámcâycúctâytắmtronghơiấmhờhữngcủamộtbuổichiềuxanhnhạtcuốihè.Saumộttrậnhoọethốctháo,tôingồinghỉmột lát trênmộtmỏmđá,rồinghĩrằngkhôngkhídịungọtcó thể tốtchomình,tôibènđibộmộtquãngvềphíamộtlancanđáthấpbênbờvực.Nhữngconcàocàonhỏnhảyvọtkhỏiđámcỏúavenđường.Mộtđámmâyrấtmỏngdangtaybaytớimộtđámmâykhácđậmđặchơntíchútthuộcmộthệthiênthểlừđừhơn.Khiđếngầnbòvựcthânthiện,tôinhậnramộtchùmâmthanhdudươngdânglênnhưmộtlànhơitừmộtthànhphốmỏxinhxắnnằmdướichântôi,trongmộtnếpcủathunglũng.Cóthểnhìnrõđườngnétkỉhàcủanhữngconphốgiữanhữngkhốinhàmáiđỏvàxám,cùngnhữnglùmcâyxanh,vàmộtconsuốingoằnngoèo,vàánhlấplánh,nụcnạcnhưquặngmỏcủađốngrácthảicủathànhphố,vàởngoạivi,nhữngconđườngđan chéo nhau trênmảng chắp vá rắm rối những cánh đồng chỗ đen chỗtrắng,vàđằngsautấtcảlànhữngtráinúilớncórừngcâylấygỗ.Nhưngsựrungđộngkhôngngừngcủacácâmthanhchồnglênnhau,sựrungđộngnhưmộtlànhơinướcấycònrựcrỡhơncảnhữngsắcmàuđanglặnglẽliênhoan-bởivìcónhữngmàusắcvàbóngtốidườngnhưthíchchungvuivớinhau-vừarựcrỡ,vừamơmộngvớilỗtaihơnlàvớiconmắt,khinódânglêntớilànmôigranitcủamiệngvực;nơitôiđangđứnglaucáimiệngnhớpnhúavìvừanônmửacủamình.Vàkhônglâusau,tôinhậnrarằngtấtcảnhữngâmthanh đó có cùngmột tính chất, rằng không có âm thanh nào khác ngoàichúngvọnglêntừnhữngconphốcủacáithànhphốnhỏtrongsuốtkia,nơi

đànbàởnhà,đànôngđivắng.Bạnđọc!Nhữnggìtôinghethấychỉlàgiaiđiệucủacontrẻvuichơi,khôngcógìkhác,vàkhôngkhítrongvắtđếnđộbêntronglànhơicủanhữnggiọnghòatrộnđó,uynghivànhỏbé,xalắcvàgầnkềnhưbởiphépmàu,thậtthàhồnnhiênvàbíhiểmmộtcáchthầntiên-tacóthểthithoảngnghethấy,tựahồđượcphátra,mộtnhịpcườisinhđộnggầnnhưcócấuâmrànhrọt,hay tiếngmộtcâygậyđánhbóng,hoặc tiếngláchcáchcủamộtchiếcxegoòngđồchơi,nhưngtấtcảthựcsựquáxanênmắt thườngkhông thểnhìn rõbấtkìchuyểnđộngnào trêncácđườngphốnhưnhữngnétthanhmảnhtrêntranhkhắckẽm.Từcaođiểmcủamình,tôiđứnglắngnghelànrungđộngđầynhạctínhấy,nhữngtiếngreolóelêntáchbạchấy,trênnềnmộtthứâmthanhrìrầmkínđáo,vàtôichợthiểurarằngcáiđauthắtlòngđếnvôvọngnơitôikhôngphảilàsựthiếuvắngLolitabêncạnhtôi,màlàsựthiếuvắnggiọngemtronghợpxướnghàihòakia.Vậyđó,câuchuyệncủatôi.Tôiđãđọclạinó.Cónhữngmẩutủynhỏdính

vàonó,vàmáu,vànhữngconnhặngđẹpánhlênmộtmàuxanhrựcrỡnữa.Ởnhữngkhúckhuỷuchỗnày,chỗnọ,tôicảmthấycáibảnngãtrơntuộtcủatôinétránhtôi,chuivàonhữngvùngnướcquásâuvàquátốichẳngthiếtmòtìm.Tôiđãngụy trang tấtcảnhữnggì tôicó thểngụy trangđểkhôngxúcphạmmộtai.Vàtôiđãloayhoayvớinhiềutêngiảtrướckhitìmtrúngmộtbút danh đặc biệt thích hợp. Trong những ghi chép của tôi, còn có “OttoOtto”và“MesmerMesmer”và“LambertLambert”,nhưngvìmộtlídonàođó,tôinghĩlựachọncủatôibiểuđạtsựđêtiệnchuẩnnhất.Nămmươisáungàytrướcđây,khikhởithảoLolita,thoạtđầulàởtrong

khu theodõibệnhnhân tâm thần, rồi sauđó, trongcáiphòngbiệt lậpnhưhầmmộmặcdùđượcsưởiấmnày,tôinghĩlàmìnhsẽsửdụngnhữngghichépnàyintoto

[448]tạiphiêntòaxửtôiđểcứu,khôngphảicáiđầutồi,màlà

linhhồntôi.Tuynhiên,soạnđếnnửachừng,tôihiểurarằngtôikhôngthểphơibàyLolitachừngnàoemcònsống.Tôivẫncóthểsửdụngmộtsốphầncủa cuốnhồi kí này trong các phiên xửkín, nhưngviệc xuất bản thì phảihoãnlại.Vìnhữnglídocóvẻhiểnnhiênhơnlàthựcchấtcủachúng,tôichốngđối

tửhình;tháiđộấy,tôitin,sẽđượcquantòatuyênánchiasẻ.Nếutôilàquantòaxửchínhmình,chắctôisẽchoHumbertmứcánítnhấtlàbamươilămnămvitộihiếpdâmvàbácbỏnhữngcáobuộccònlại.Nhưngngaycảnhưthế,vẫncókhảnănglàDollySchillersốnglâuhơntôinhiềunăm.Tôimuốnquyếtđịnhsauđâycủa tôicó tấtcảhiệu lựcpháp lívớibệđỡcủamộtdichúcđượckímộtcáchhợpthức:tôimuốntậphồiứcnàychỉđượcxuấtbảnkhiLolitakhôngcònnữa.

Nhưvậy,khôngaitronghaichúngtôicònsốngkhiđộcgiảmởcuốnsáchnày.Nhưngtrongkhimạchmáucònđậptrongbàntaycầmbútnày,emvẫncònlàmộtphầncủavậtchấtđầyânphướcnhưtôi,vàtôivẫncòncóthểtròchuyệnvới em từ đây cho đếnAlaska.Hãy chung thủy vớiDick của em.Đừngđểkẻkhácđụngvàoem.Đừngnói chuyệnvớingười lạ

[449].Tôi hi

vọngemsẽyêuđứaconnhỏcủaem.Tôihivọngđósẽlàmộtbétrai.Cáicậuthanhniênchồngem,tôihivọngcậutasẽluônluônđốixửtốtvớiem,bởivìnếukhông,hồnmacủatôisẽậpxuốngcậutanhưmộtđámkhóiđen,nhưmộtgãkhổnglồcuồngdại,vàxétơicậutathànhtừngthớthầnkinh.VàđừngcóthươnghạiC.Q

[450]PhảichọngiữahắnvàH.H.,vàH.H.cầnđược

tồntạithêmítnhấtlàvàithángđểlàmchoemsốngtrongtâmtrínhữngthếhệmaisau.Tôinghĩđếnnhữngconbòrừngauroch

[451]vànhữngthiênthần,

đến bí quyết của những sắc tố trường cửu, nhữngbài xonnê tiên tri, nghệthuậtnhưlànơiẩnnáu.Vàđólàsựbấttửduynhấtmàemvàtôicóthểchiasẻcùngnhau,ơiLolitacủatôi.

VềmộtcuốnsáchnhanđềLolita[452]

SaukhitôimượncáitênngọtngàocủaJohnRay,nhânvậtđãthảo“Lờinóiđầu”choLolita,bấtcứbìnhluậnnàotrựctiếptừtôiđềucóthểbịmọingười-thựctếlàbịchínhtôi-ngờlàmộtsựmạodanhVladimirNabokovnóivềsáchcủamình.Tuynhiên,cómộtsốđiểmcầnđượclàmsángtỏ;vàthủpháptựtruyệncóthểkhiếnchomôphỏngvànguyênmẫuhòalẫnvàonhau.Cácthầỵgiáogiảngdạyvănhọccóthểnghĩranhữngvấnđềnhư“Mục

đíchmàtácgiảnhắmtớilàgì?”hoặctệhơn“Taynàyđịnhnóigì?”Vậymàtôi lại thuộc cái loại tác giảmà hễ dốc sức bắt tay vàomột cuốn sách làkhôngcómụcđíchnàokhácngoàiviệcdứtbỏcuốnsáchđóvàkhicóaiđềnghị giải thích nguồn gốc và sự phát triển của nó, thường phải dựa vàonhữngcụmtùcổlỗnhưTươngTácgiữaCảmHứngvàKếtHợp-khácnàomộtnhàảothuậtgiảithíchmộttrònàybằngcáchbiểudiễnmộttròkhác,tôithừanhậnthế.Nhịpđậpphậpphồngđầu tiên củaLolita sẽ sàng thót lên trong tôi vào

quãngcuốinăm1939hayđầunăm1940gìđó,hồi tôinằmliệtgiường;vìmộtcơnđauthầnkinhliênsườnnghiêmtrọngởParis.Trongtầmtrínhớcủatôi,thoángrunrẩysơkhởicủacảmhứng,cáchnàođó,đượcdấylênbởimộtbàibáovềcâuchuyệnmộtconkhỉởVườnBáchThảo,saunhiềuthángđượcmộtnhàkhoahọckhéoléodỗdành,đãsảnsinhrabứchọachìthanđầutiênđượcsángtạobởimộtconthú:bứckíhọanàythểhiệnnhữngsongsắtràoquanhchuồngconvậttộinghiệp.Xungđộngmàtôighinhậnkhôngcóliênquangìvềphươngdiệnvănbảnvớidòngýnghĩtiếpsauđó,tuynhiênchuỗiýnghĩnàydẫnđếnmộtmẫugốcđầutiênchocuốntiểuthuyếtcủatôi,mộttruyệnvừakhoảngbamươitrang

[453].TôiviếtnóbằngtiếngNga,ngônngữ

màtôiđãdùngđểviếttiểuthuyếttừnăm1924(nhữngcuốnhaynhấttrongsốđóchưađượcdịchsangtiếngAnh

[454]vàtấtcảđềubịcấmởNgavìlído

chínhtrị).NhânvậtnamlàmộtngườiTrungÂu,tiểunữthầnkhôngtênlàngườiPháp, và chuyệnxảy ra ởParis vàProvence.Tôi đã cho anh ta lấyngườimẹbệnhtậtcủacôgáivàítlâusau,bànàychết.Vàsaulầnmưutoancưỡngđoạtcôgáimồcôi trongmộtphòngkháchsạnkhôngthành,Arthur(vì đó là tên anh ta) laođầudướibánhxe củamột chiếcxe tải.Mộtđêmtrongthờikìchiếntranh,dướiánhsángcủamộtngọnđènchegiấyxanh,tôiđãđọc truyệnnàychomộtnhómbạnnghe -MarkAldanov,hai nhà cáchmạngxãhộivàmộtnữbácsĩ;nhưngtôikhônghàilòngvớicáiđóvàđãhủy

nó[455]

ítlâusaukhirờisangMĩvàonăm1940.Vàoquãngnăm1949,ởIthaca,phíaBắcbangNewYork,nỗiphậpphồng

chưabaogiờdứthẳnấy,lạibắtđầuhànhhạtôi.Kếthợpliênminhvớicảmhứngcùngniềmhăngsaymớithúcđẩytôilaovàoxửlíchủđềđótheomộtcáchmới,vàlầnnàybằngtiếngAnh-ngônngữcủanữgiasưđầutiêncủatôiởSt.Petersburg,vàokhoảngnăm1903,mộtMissRachelHome.Thựctế,tiểunữthầngiờđâyđaphầnvẫnnguyênlàcôbébanđầu,thêmtímáuAilentrong huyết quản và ý tưởng cơ bản lấy-mẹ-nhằm-con cũng vẫn tồn tại;nhưngngoàira,cáiđóđãhoàntoànmớivàbímậtmọcramóngvuốtvàđôicánhcủamộttiểuthuyết.Cuốnsáchpháttriểnchậmchạp,vớinhữngquãngngắtvàvòngvèo.Tôi

đãmấtkhoảngbốnmươinămđểbàyđặtnướcNgavàTâyÂu,v;ìgiờ tôiđứng trước nhiệm vụ bày đặt nướcMĩ. Việc thủ đắc những chất liệu địaphươngkhảdĩgiúp tôi có thể truyềnđượcmột li leo liều lượng“thực tế”(mộttrongnhữngtừítỏichỉcónghĩakhiđặtgiữangoặckép)vàomẻphachếcủatưởngtượngcánhân,ở tuổinămmươi, tỏra làmộtquátrìnhkhókhănhơnnhiềusovớihồitraitrẻởChâuÂu,khimàkhảnăngtựđộngtiếpthuvà lưugiữ trongbộnhớđangởđộ tốiưu.Trongkhi đó lại cónhữngcuốnsáchkhácxenvào.Mộtđôilần,suýtthìtôiđãđốtbảnthảoviếtdởvàmangnàng JuanitaDark của tôi đến tận chỗcái lò thiêuđổbóngnghiêngnghiêng trên bãi cỏ thơ ngây, nhưng rồi ý nghĩ lo ngại rằngbóngma củacuốnsáchbịhủysẽámnhữnghồsơcủamìnhsuốtphầnđờicònlại,nóđãngăntôilại.Mùahènămnào,vợchồng tôicũngđisănbướm.Các tiêubảnđượckí

thácởnhữngcơsởkhoahọcnhưBảotàngĐộngvậthọcSosánhtạiHarvardhoặcBộSưu tậpcủa trườngĐạihọcCornell.Những tấmnhãnghimdướimỗiloạibướmghirõnơibắtđượcsẽlàmộtđặcânchomộtsốhọcgiảthếkỉhaimươimốtưachuộngcáctiểusửbíhiểm.Chínhởnhữngnơichúngtôichọnđóng “đại bảndoanh”nhưTellurideởbangColorado,AftonởbangWycning,Portal ở bangArizona, vàAshlandởbangOregon, tôi đãmiệtmàiviết tiếpLolitavàonhữngbuổi tốihaynhữngngày trờiđầymây.Tôihoànthànhviệcchéptaylạibảnthảovàomùaxuânnăm1954vàlậptứcbắtđầuchạyvạykiếmngườixuấtbản.Thoạt đầu, cheo lời khuyên củamột người bạngià thận trọng, tôi nhún

đếnmứcnêurõyêucầulàcuốnsáchkhiramắt,sẽkhôngmangtêntácgiả.Khônglâusauđó,hiểurarằngcàngchegiấucàngdễlộtẩy,tôiquyếtđịnhkí tên thậtvàoLolitavà tôichắcmìnhsẽkhôngbaogiờhối tiếcvềquyếtđịnhđó.BốnôngchủxuấtbảnMĩ,W,X,Y,Z,màtôilầnlượtđembảnthảo

đánhmáyđếnmờichàođểcácbiêntậpviêncủahọđọclướtqua,đềubịsốcbởiLolitatớiđộmàcảđếnôngbạngiàF.P.thậntrọngcủatôicũngkhôngngờ.NếuquảthậtlàởchâuÂuthờicổ,thậmchíchođếntậnthếkỉmườitám

(cóthểthấycácthídụhiểnnhiênởPháp),chấtdâmcốtìnhkhôngphải làkhông tươnghợpvớinhữnglóechớphàikịch,hoặcvớisự trào lộngkhỏekhoắn,hoặc thậmchívớinhiệt hứngcủamộtnhà thơ lớnđang trong tâmtháinghịchngợm, thìmặtkhác,cũngđúng là trong thờihiệnđại, từ“dâmthư”thườnghàmnghĩatầmthường,sặcmùithươngmạivàkèmtheomộtsốquitắctựsựchặtchẽ.Sựtụctĩuphảigiaophốivớitínhtầmthườngbởivìmọi thứ khoái cảmmĩ học đều phải nhường chỗ hoàn toàn chomột kíchthích tình dục và kích thích đó đòi hỏi phải được diễn tả bằng cái từ cổtruyềnđểtácđộngtrựctiếpđếnconbệnh.Ngườiviếtdâmthưphảituântheocácquitắccổcứngnhắcđểđảmbảosaochoconbệnhcủamìnhcảmthấythỏa mãn y hệt như những người mê truyện trinh thám chẳng hạn - loạitruyệnmànếutakhôngcảnhgiác,hungthủđíchthựccóthểhóaralàtínhđộc đáo nghệ thuật khiến người đọc ngán ngẩm (ai, chẳng hạn thế, lại đimuốnmột tiểu thuyết trinh thám không có lời đối thoại nào?). Như vậy,trong tiểu thuyết conheo, hànhđộngbị hạn chếởmứcgiaophối của cáckhuônsáo.Bútpháp,cấutrúc,hìnhảnhkhôngbaogiờđượclàmchođộcgiảlãngkhỏicơnkhátdụcnửavờicủamình.Cuốn tiểu thuyếtphảigồmmộtchuỗigiáncáchnhữngcảnhtìnhdục.Nhữngđoạnxenvàogiữachỉnênlàcácmốihànrápnốichomạchlạc,nhữngnhịpcầulô-gíchvớithiếtkếđơngiản nhất, những trình bày và giải thích ngắngọn,màngười đọc có lẽ sẽnhảycócbỏquasongvẫncầnbiếtlàchúngcóởđóđểkhỏicảmthấybịăngian (một tâm líbắtnguồn từ thông lệcủanhững truyệncổ tích“có thật”thờiấuthơ).Ngoàira,cáccảnhtìnhdụctrongsáchphảidầndầntăngcườngđộ,vớinhữngbiếntấumới,nhữngkếtphốimới,nhữnggiớitínhmớivàsốngườithamgiamỗilúcmộtđônghơn(trongmộtvởkịchcủaSade,họgọicảngườilàmvườnvào)vàdođó,đoạncuốisáchphảingậptrànáitìnhdâmdậthơncácchươngđầu.Một số kĩ thuật trong phầnmở đầu của Lolita (chẳng hạn, nhật kí của

Humbert)đãkhiếnmộtsốđộcgiảđầutiêncủatôilầmtưởngrằngđâysẽlàmộtcuốndâmthư.Họchờđợimộtchuỗicảnhkhiêudâmmỗilúcmộttáotợnhơn;khinhữngcảnhđóngừnglại,độcgiảcũngngừnglạivàcảmthấychánngánvàthấtvọng.Tôiđồrằngđólàmộttrongnhữnglídokhiếnchokhôngphảitấtcảbốnnhàxuấtbảnđềuđãđọcbảnthảođánhmáytừđầuđếncuối.Họcó thấynódâmdậthaykhông,điềuđókhông làm tôiquan tâm.Việchọtừchốimuacuốnsáchkhôngphảidocáchtôixửlíchủđề,màlàdo

bảnthânchủđề,vìcóítnhấtbachủđềcựckìphạmhúy,theoquanđiểmcủacácnhàxuấtbảnMĩ.Haichủđềkháclà:mộtđámcướihỗnchủngDaĐen-DaTrắnghóara lại thànhcôngmĩmãnvàvẻvangvớikếtquảlàconđàncháuđống;vàmộtngườivôthầnhoàntoànlạisốngmộtcuộcđờihạnhphúcvàhữuích,vàrađitronggiấcngủởtuổi106.Cómộtsốphảnứngrấtngộ:mộtbiên tậpviêngợiýrằngnhàxuấtbản

củaôngtacóthểxétđếnviệcin tácphẩmnếutôiđổiLolitacủatôi thànhmộtchúbémườihai tuổibịHumbert,mộtnôngdân,quyến rũởmộtkhochứa lúa giữa cánh đồng hoang vu khô cằn, toàn bộ ý này được diễn đạtbằngnhữngcâu“hiệnthực”ngắngọn,mạnhmẽ(“Hắntahànhđộngđiênrồ.Tôinghĩtấtcảchúngtađềuhànhđộngđiênrồ.Chúacũnghànhđộngđiênrồ”,vânvân).Mọingườiđềubiếttôirấtghétdùngbiểutượngvàngụngôn(phầnvìmốihiềmcũcủatôivớicáitròtàgiáocủaFreud,phầnvìtôikinhtởmnhữngkháiquáthóadocácnhàhuyềnthoạihọcvàxãhộihọcvănhọcchếra),vậymàmộtbiêntậpviênthôngminhvềcácmặtkhác,nhưngtrongtrườnghợpnày,mớiđọclướtphầnđầuđãnhậnđịnhLolitalà“ChâuÂugiàhủhóachâuMĩtrẻ”,trongkhimộttayđọclướtkháclạithấytrongđóhìnhảnhcủa“ChâuMĩ trẻhủhóachâuÂugià”.ÔngchủnhàxuấtbảnXhồnnhiên viết cho tôi rằngPhầnHai quá dài - các cố vấn của ông chánngấyHumbertđếnnỗikhôngđủkiênnhẫnđểđọcquátrang188.CònôngchủnhàxuấtbảnYthìlạitiếcrằngkhôngcóngườitốtnàotrongcảcuốnsách.ÔngchủnhàxuấtbảnznóinếuônginLolitathìcảônglẫntôiđềusẽđitù.Khôngthểtrôngchờnhàvănnàoởmộtnướctựdobậntâmvềranhgiới

chínhxácgiữacáigợidụcvàcáinhụcdục;điềuđólàvôlí; tôichỉcóthểkhâmphụcchứkhông thểganhđuavớiđộchínhxác trongnhậnđịnhcủanhữngngười sắpxếpchụpảnhcácđộngvật cóvú trẻđẹpđểđưa lêncáctranghọabáosaochođườngcổáovừađủthấpđểkhiếnmộtbậcthầycủaquákhứkhúckhíchcườivàvừađủcaođểlàmmộttaytrưởngbưucục

[456]

khôngphảicaumày.Tôichắccónhữngđộcgiảthấynhồnnhộtkhoaikhoáivớinhữngtừnhảmviếtbậytrêntườngđượctrưnglêntrongnhữngcuốntiểuthuyết to đùng, tầm thường hết cách chữa, do những kẻ xoàng xĩnh đánhmáychỉbằngnhữngngóncái căngcứngvàđượcnhữngngườiđiểmsáchthuêkhenlà“mạnhmẽ”và“sắcsảo”.CónhữngtâmhồnđônhậutuyênbốrằngLolitachẳngmangýnghĩagìhếtvìnókhôngdạyđượchọđiềugì.Tôikhôngđọcvàcũngchẳngviếtcáctácphẩmhưcấudạyđờivà,bấtluậnlờikhẳngđịnhcủaJohnRay,Lolitakhôngchứabàihọcđạođứcnàocả.Đốivớitôi,mộtcácphẩmhưcấuchỉtồntạichừngnàonóđemđếnchotôicáimàtôigọi thẳng ra là ân phước thẩmmĩ, có nghĩa làmột cảmgiác về hiện hữu

đượckếtnốiởđiểmnàođó,bằngcáchnàođó,vớicáctrạngtháihiệnhữukhácởnơimànghệthuật(sựhiếukì,lòngthươngyêu,nhânhậu,trạngtháimêlingâyngất) làchuẩnmực.Nhữngcuốnsáchnhư thếkhôngcónhiều.Tấtcảsốcònlại,hoặclàphếphẩmmangtínhthờisự,hoặclàcáimàmộtsốngười gọi là văn họcÝ tưởng,mà đa phần cũng là phế phẩm thời sự kếtthành những khối vữa to đùng được nâng niu truyền từ thời này qua thờikhác cho đến khi có ai đómang búa đến, bổmột choác vào Balzac, vàoGorki,vàoMann.MộtsốđộcgiảcòncáobuộcLolitalàchốngMĩ.Điềunàykhiếntôicòn

đau lòng hơn cả lời kết tội ngu xuẩn rằng đó là một cuốn sách vô luân.Nhữngsuytínhvềchiềusâuvàphốicảnh(mộtbãicỏngoạiô,mộtđồngcỏtrênnúi)khiếntôixâydựngmộtsốcảnhtríởmiềnBắcnướcMĩ.Tôicầnmộtmôitrườnggâyphấnchấnvuivẻ.Khônggìgâyphấnchấnvuivẻhơnsựphàm tụcvôvănhóa.Nhưngvềphươngdiệnphàm tụcvôvănhóa thìgiữacungcáchPalearcticvàcungcáchNearctic

[457],khôngcógìkhácbiệt

vềbảnchất.BấtkìtayvôsảnnàogốcgáctừChicagođềucóthểtrưởnggiả(hiểutheotinhthầncủaFlaubert)nhưmộtquậncông.TôichọncácmotelMĩthayvìnhữngkháchsạnThụySĩhayAnhchỉvìtôiránglàmộtnhàvănMĩvàkhôngđòihỏigìhơnngoàinhữngquyềnmàcácnhàvănMĩkhácđượchưởng.Mặtkhác,nhânvậtdotôitạora,Humbert,làmộtngườingoạiquốcvàmộtkẻvôchínhphủ,và,ngoàisởthíchtiểunữthần,còncónhiềuđiềukháctôibấtđồngvớianhta.VàtấtcảcácđộcgiảNgacủatôiđềubiếtrằngnhữngthếgiớicũcủatôi-Nga,Anh,Đức,Pháp-cũnghuyềnhoặcvàcócátínhkhôngkémthếgiớimớinàycủatôi.Erằnglờibậcbạchnhỏnàycóvẻnhưmộtsựxảhơichohảnỗiấmức,tôi

phảivộivàngnóithêmrằng,bêncạnhnhữngchúcừunonhiềnlànhđãđọcbảnthảođánhmáycủaLolitahoặcbảndoOlympiaPressấnhànhtheomộttinh thầnnghi vấn “Tại saoông ta lại đi viết cái thứnày?”hoặc “Tại saomìnhlạiphảiđọcvềnhữngkẻđiênkhùngnày?”còncómộtsốngườiminhtriết,mẫncảmvàkiênđịnhhiểucuốnsáchcủatôithấuđáohơncảmứcmàtôicóthểgiảithíchvềcơcấucủanóởđây.Mọinhàvănnghiêmtúc,tôidámchắc,đềuýthứcvềcuốnsáchđãxuất

bảnnày,nọcủamìnhnhưmộthiệndiệnthườngtrựcấmlòng.Ngọnđènbáocủanóvẫnkhôngngừngsángđâuđótrongtầnghầmvàchỉmộtchạmnhẹvàobộđiềunhiệttựđộngbímậtcủatalàlậptứclàmbùnglênmộtchúthơiấmyênbìnhquenthuộc.Sựhiệndiệnấy,ngọnlửanhỏấycủacuốnsáchởmộtnơiheohútsongbaogiờcũngcóthểtớiđượclàmộtcảmgiáchếtsứcthânthiệnvàcuốnsáchcàngtuântheomĩmãnmàusắcvàđườngnétđãhình

dungtrước,ngọnlửaấycàngtỏarộngvàmượtmàhơn.Nhưngngaycảnhưvậy,vẫncómộtsốđiểm,mộtsốđườngvòng,mộtsốhốcưathíchmàtagọilênmộtcáchháohứchơnvàtậnhưởngmộtcáchtrìumếnhơnphầncònlạicủa cuốn sách.Kể từ khi sửa bản in thử vàomùa xuân năm 1955, tôi đãkhôngđọclạiLolita,nhưngtôivẫnthấynólàmộthiệndiệnthúvị,khimànóởquanhquấtđâuđâytrongnhà,tựanhưmộtngàyhèmàtabiếtlàđanghừnglênrựcrỡđằngsaumànsươngmỏng.VàkhinghĩnhưvậyvềLolita,dườngnhưbaogiờtỏicũngchọnrađểthưởngthứcmộtcáchđặcbiệtnhữnghìnhảnhnhưMrTaxovich

[458],haybảndanhsáchlớphọccủaLoởtrường

Ramsdale,hayCharlottenói“waterproof”[459]

,hayLolitachầmchậmtiếnvềphíanhữngmónquàcủaHumbert,haynhữngbứctranhtrangtríchocăngácxépcáchđiệucủaGastonGodin

[460],hayôngthợcạoởKasbeam

[461](ôngta

làm tôimất cảmột tháng trời làmviệc),hayLolita chơiquầnvợt[462]

haybệnhviệnởElphinstone

[463], hayDolly Schiller yêu dấu trắng nhọt, bụng

mangdạchửa,khôngcáchchigiànhlạiđược,chếtởGrayStar(thủphủcủacuốnsáchnày),haytiếnglanhtanhtừcáithịtrấnnhỏnáuduớithunglũngdâng lênđến tậnconđườngnúi (nơi tôibắtđượcmẫuđầu tiên từngđượcbiết của con cái giống bướmLycaeides sublivensNabokov).Đó là nhữngthớthầnkinhcủacuốntiểuthuyết.Đólànhữngđiểmbímật,nhữngtọađộngầmdựavàođócốt truyệncủacuốnsáchđượcdựngnên -mặcdù tôiýthứcrấtrõrằngnhữngngườibắtđầuđọccuốnsáchnàyvớicảmgiácđâylàmột cái gì thuộc loại Hồi ức của một gái làng chơi hay Les Amours deMilord Grosvit (Những cuộc tình của Milord Grosvit), sẽ lướt qua, hoặckhôngnhậnthấy,hoặcthậmchíkhôngbaogiờđểmắttới,nhữngcảnhđóvàmộtsốcảnhkhác.Đúnglàcuốntiểuthuyếtcủatôicóchứađựngnhiềuámchỉkhácnhauđếnnhữngthôithúcsinhlícủamộtkẻđồitrụy.Nhưngchungqui,chúngtađâuphảilàtrẻcon,đâuphảilànhữngtộiphạmvịthànhniênthấthọc,cũngđâuphảilànhữngchúbéhọcsinhtrườngtưbênAnhsaumộtđêmđúđởnchơitròtìnhdụccùnggiới,lạiphảicamchịucáinghịchlílàđọccácnhàCổđạitrongcácbảnlượcgiản.Nghiêncứumột tácphẩmhưcấunhằmthuthậpthôngtinvềmộtnước,

hayvềmộtgiaicấpxãhội,hayvềtácgiả, thì thật là trẻcon.Vậymàmộttrongsốbạnthânrấtítỏicủatôi,saukhiđọcxongLolita,đãthànhthậtlongạivềviệctôi(tôi!)phảisống“giữanhữngconngườiđángthấtvọngđếnthế”-trongkhiđiềubấttiệnduynhấttôiphảichịulàsốngtrongxưởnglàmviệccủamìnhgiữađốngchântaythảibỏvànhữngtượngbánthândởdang.SaukhiOlympiaPressởParisxuấtbảncuốnsách,mộtnhàphêbìnhMĩ

nêuýkiếnrằngLolitalàkísựvềcuộctìnhcủatôivớitiểuthuyếtlãngmạn.Nếuthaycụmtừ“tiểuthuyếtlãngmạn”bằng“tiếngAnh”thìsẽkhiếncôngthứcsangnhãấychínhxáchơn.Nhưngđếnđây,tôicảmthấygiọngmìnhrítlênmộtđộcaoquáưlàghêtai.KhôngmộtngườibạnMĩnàocủatôitừngđọc những sách viết bằng tiếng Nga của tôi và do vậy, mọi đánh giá vềnhữngsáchviếtbằngtiếngAnhcủatôirấtkhómàrõnétđược.Bikịchriêngtưcủatôi,vốndĩkhôngthểvàthựcrakhôngnênliênquanđếnbấtkìai,làphảibỏđặcngữtựnhiêncủatôi,tiếngNgaphóngkhoáng,phongphúvàcựckìdễkhiểncủatôiđểdùngmộtthứtiếngAnhhạnghai,thiếumọiphụtùng-gươngnhiễu,phôngnềnbằngnhungđen,nhữngliêntưởngvàtruyềnthốnghàmẩn-mànhàảothuậtbảnđịa,vạtáođuôitômphấpphới,cóthểsửdụngmộtcáchthầndiệuđểvượtlêndisảntheocáchcủariêngmình.

12thángMườimộtnăm1956

[1]ĐốivớiV.Nabokov,việcđặttênnhânvậtkhôngthẻtùytiện,màbaogiờcũnglàmộtchọnlựa

đầy hàm ý nhiều bề. Humbert Humbert, theo lời Nabokov trongmột cuộc phỏng vấn của tạp chíPlayboy,là“mộttiếngìầmkép(...)rấtáchiểm,rấtnhiềugợiý.Đólàmộtcáitênđángghétdànhchomộtkẻđángghét.(...)Nócũngthuậnlợichomộtsốngốnchơichữ”.Chơichữlàmột thủphápưadùngcủaNabokov.GiốngnhưJamesJoyce,Nabokovtạonhữngngónchơichữtừnhiềunguồnvănhọc,từnhiềungônngữmàôngnắmvững,thậmchítừnhữngtừcổxưavàbíhiểm,gợinhữngliêntưởngđanghĩa.Nếunhữngliên tưởngđủphongphú,mộtngónchơichữcó thểđạtđếnchỗphóngchiếumộtchủđềtrungtâmchotácphẩm.vềâmhưởng,Humbertcóhaiphóngchiếu:“ombre”(tiếngPhápcónghĩalà“bóngchiếu”,“bóngtối”(HumbertlớnlênởvùngRivieracủaPhápvàcáitênđó,phátâmtheogiọngđịaphương,nghegầngiốngnhư“ombre”))và“hombre”(tiếngTâyBanNhacónghĩa là “người”). Nabokov có nhắc đếnDiscours surles ombres (Diễn từ về bóng tối) của PierreDelalande,“tácgiảduynhấtmàtôicôngnhậnvớilòngbiếtơnlàđãcóảnhhưởngđếntôitrongkhiviếtcuốnsáchnày”.JohnShade,nhânvậtchínhcủatiểuthuyếtPaleFire(Lửatrắng),mộtsiêuphẩmcủaNabokov,vàlàtácgiảbàithơđượclấylàmđầuđềcảcuốnsách,viếttrongbảnnhápbỏđi:“Tôiyêutêntôi:Shade,Ombre,gầnnhưlà'người'trongtiếngTâyBanNha...”Tacóthểthấy“bỏngtốiconngười”làmộttrongnhữngchủđềtrungtâmcủatácphẩmvậy.(chúthíchtrongsáchđềucủangườidịch)

[2]TênchínhcủaLolitalàDolores.DolorespháisinhtừtiếngLatinh“dolor”(đaubuồn,đaukhổ)

thườngchỉĐứcBàĐồngTrinhMaria,MẹĐaukhổcủachúngta.[3]

DanhxưngcủaLolitasaukhithànhhôn.Cáitênnàychỉđếncuốichương28,PhầnHai,mớixuấthiện.

[4]MộtkhuđịnhcưởmiềnTâyBắccựckỳhẻolánh?Nóichínhxác,cònhơncả“cựckìhẻolánh”

vìtrênthựctế,chẳngcóđịadanhGrayStarnàotrênthếgiớinàycả.GrayStar(SaoXám)làmộtngôisaobịsươngmùche(họcủaLolitalàHazenghĩalàsươngmùmỏng),mộtẩndụảmđạmvàámảnh.Tronghậutừ“VềmộtcuốnsáchnhanđềLolita”,NabokovgọiGrayStarlà“thủphủcủacuốnsáchnày”.Hiểutheonghĩanàođó,cuốntiểuthuyếtbắtđầuvàkếtthúcởGrayStar.

[5]VivianDarkbloomlàngườitìnhcủaClareQuilty,mộtnhânvậtcótầmquantrọngđặcbiệtđối

vớisựpháttriểncủatruyện(xemthêmởchương8,PhầnMột)vàđồngthờilàtừđảochữ(anagram)củaVladimirNabokov.“MyCue”,nhanđềcuốntiểusử,làmộtcáchchơichữ:“cue”trongthuậtngữsânkhấucónghĩalàvĩbạch,câunhắcnhở,radấuchobạndiễnnóitiếp,đồngthờilạiđồngâmvớiQ,chữcáiđầucủaQuiltyhàmýlà:Quiltycủatôi,vàdođóCuetrởthànhmộtbiệtdanhcủaQuilty.

[6]ÁmchỉcuốnUlyssescủaJamesJoyce.

[7]TỉlệthốngkênàylấytừcôngtrìnhcủaAlfredKinsey(1894-1956)vàViệnĐạihọcIndiana

nghiêncứuvềtìnhdục.[8]

Blanche Schwarzmann: tên chính của bà làWhiteBlackmann,Nabokov thay “White” bằng“Blanche”(tiếngPháp),đềucónghĩalà“trắng”và“Black”bằng“Schwarz”(tiếngĐức),đềucónghĩalà“đen”.

[9]Một sự chọc giễu đối với tâm phân học. Người ta biết rằng V. Nabokov kịch liệt chống

SigmundFreud(1856-1939),nhàbáchọcÁo,chađẻcủatâmphânhọc.Năm1966,trongmộtcuộcphỏng vấn của National Educational Television, khi được hỏi tại sao ông “ghét” Tiến sĩ Freud,Nabokovtrảlời:“Tôinghĩôngtasốngsượng,tôinghĩôngtaTrungcổvàtôikhôngmuốnmộtônggiàtừViennamangmộtchiếcôápđặtgiấcmơcủaôngtalêntôi.Tôichẳnghềcókiểugiấcmơmàôngtaluậnbàn trongcuốnsáchcủaôngta.Tôikhônghề thấynhữngcáiô tronggiấcmơcủa tôi.”Trongcuốnsáchnày,cũngnhưtrongnhiềutácphẩmkháccủamình,Nabokovkhôngítlầnmỉamainhắcđến

“the Vienna delegation (phái đoàn Vienna)”, ám chỉ Freud và các cộng sự của ông. Xem thêm ởchương28,PhầmMột.

[10]Nhưsẽnóiởphầnhậutừmangtên“VềmộtcuốnsáchnhanđềLolita”,JohnRayJr.làcáitên

“ngọtngào”màV.Nabokovđãmượnđểkídưới“Lờinóiđầu”.TiếnsĩJohnRayJr.,hayJohnRaycon,thìkhôngbiếtcóthậthaykhông,nhưngJohnRaycha(1627-1705)thì làmộtnhàkhoahọctựnhiênlỗilạccủaAnh,nổitiếngvớihệphânloạitựnhiêncủaông.NhữngcôngtrìnhcủaJohnRaynhưHistoriaplantarium,Methodus insectorum,Historia insectorum,cóảnhhưởng lớnđếnsựphát triểncủacácmônthựcvậthọcvàcôntrùnghọc.QuichiếuvềJohnRayởđâykhôngphảilàngẫunhiên:V.Nabokov làmột nhà côn trùng học xuất sắc, chuyên về sâu bọ cánh vẩy (lepidoptere), đặc biệt làbướm,từnglàmviệcsáunăm(1942-1948),vớitưcáchlàchuyênviênnghiêncứucủaBảotàngĐộngvậthọcSosánhcủaHarvard,đãcókhoảnghaimươibàinghiêncứuđượcđánhgiácaovềvấnđềnày.NhàcôntrùnghọcnổitiếngA.B.Klots,trongcuốnAFieldGuidetotheButterfly,viết:“CôngtrìnhgầnđâycủaNabokovđãhoàntoànsắpxếplạiviệcbướm.Tađọcthấytronghậutừ:“Mùahènào,vợchồngtôicũngđisănbướm(…)nơitôibắtđượcmẫuđầutiêntừngđượcbiếtcủaconcáigiốngbướmLycaeidessublivensNabokov”…ThậmchíviệcđặttênchonhânvậtchínhDoloresHaze(tứcLolita)cũngliênquanđếnbướm:NabokovđãbắtđượcmẫubướmquantrọngnhấtcủamìnhởDolores,bangColorado.

[11]Lolita,têncủanhânvậtchínhlàtừmởđầu“Lờimởđầu”,cũnglàtừmởđầuvàkếtthúccuốn

tiểuthuyết.Điềuđó,mộtlầnnữa,chothấyNabokovcoitrọngviệcđặttênnhânvậtnhưthếnào.“Đốivớitiểunữthầncủatôi,”ôngnói,“tôicầnmộtdạngtênrútgọnâuyếmvớimộtnhịpdudươngtrữtình.Mộttrongnhữngchữcáitrongtrẻonhất,ngờisángnhấtlàL.Tiếpvĩngữ‘ita’chứađầychấtâuyếmLatinhvàcáiđó,tôicũngcần.Dođó.LOLITA.Màđừngnênphátâmnónhư(...)phầnlớnngườiMĩthườngphátâm:Low-lee-ta,vớiâm‘L’nặngtrịch,nhớpnhápvàâm'O'kéodài.Không,âmtiếtđầuphảinhưtrong'lollipop'(kẹomút),âm‘L’xuộiluộivàtinhtế,âmtiết‘lee’khôngquásắc.NgườiTâyBanNhavàngườiÝphátâmnóvớimộtnốtchínhxác:độcongvàmơntrớncầnthiết.”Vàhãynghe âm hưởng thắm thiết của chuỗi điệp âm “I” trong nguyên văn câu mở đầu cuốn tiểuthuyết:”Lolita,lightofmylife(Lolita,ánhsángcủađờitôi)”.Biếtbaoyêuthươngtácgiảđãdồnvàomộtcáitên!

[12]Lo-lee-ta:âmtiếtgiữađượcviếtlà“lee”,thayvì“li”nhằmhàmchỉbàithơ“AnnabelLee”của

EdgarPoe.Dướiđây,ởchương3,H.H.gầnnhưkhẳngđịnhAnnabelLeigh(cũngđọclà“li”)làkhởiđầubikịchcủamình,ởchương3,PhầnHai,cólúcH.H.đãkêulên:“AnnabelHaze,tứcDoloresLee,tứcLolita”.

[13]Trongnguyênbảnlàbốnfeetmười.Chúngtôichuyểnsanghệmétquenthuộchơnvớingười

Việt,đểđộcgiảdễhìnhdung.[14]

TêngọitắtcủaDolores(xemthêmchúthíchở“Lờinóiđầu”).[15]

Dòngkẻbằngcácdấuchấmđểđiềntêntrongcácmẫuđơntừ,hồsơ,nhãnvở,bàikiểmtra.[16]

TiếngPháptrongnguyênbản:chathânyêucủatôi.Từđâytrởđi,nhữngchỗtiếngPháptrongnguyênbản(rấtnhiều)sẽkhôngchúthíchởcuốitrangnhưthếnày,màchỉinnghiêngkèmtheodấu*vànghĩatiếngViệttrongngoặcđơn.

[17]TácphẩmcủađạivănhàoTâyBanNhaMigueldeCervantes.

[18]TácphẩmcủađạivănhàoPhápVictorHugo.

[19]ĐồHọa.

[20]ĐâylàmộttừquantrọngtrongLolita.Theothuyếtduyngã,bảnngãchỉbiếtđếntrạngthái

hiệntạicủanóvàlàvậtduynhấttồntại,còn“thựctại”làchủquan.(Xemthêmởchương13,Phần

Một).[21]

MộthònđảocủaHiLạp.[22]

Loạitoaxecócửasổrộngđểtiệnchohànhkháchngắmcảnh[23]

“Uranist”, một từ rất hiếm thấy, kể cả trong các từ điển Anh ngữ lớn, đồng nghĩa với“homosexual”.Ởta,lâunay,hiệntượngquanhệtìnhdụcgiữanhữngngườicùnggiớivẫnđượcgọilà“đồngtínhluyếnái”.Chúngtôinghĩđâylàmộttừkhôngchínhxác,bởivìcùnggiớikhôngthểgọilà“đồngtính”vàquanhệtìnhdụccũngkhácvới“luyếnái”.Chúngtôiưngdùngtừ“tínhdụcđồnggiới”(hoặcđồnggiớidụctính)hơn.

[24]Phỏngtheo“Gerontion”củaT.S.Eliot,nhàthơAnhgốcMĩ(1888-1965)

[25]Trongnguyênbản:“asmistandmast”.Từ“mist”(sươngmù)vàtừ“mast”(cột,cộtbuồm)chỉ

khácnhauởhaichữcái“i”và“a”.[26]

MộtgáiđiếmởJericho,theoKinhThánh(CựuƯớc,sáchJoshua,ch.2).[27]

Nguyênvăncâunày:“Iamjustwinkinghappythoughtsintoalittletiddlecup”.Từ“wink”vàtừ“tiddle”(màchúngtôigạchdưới)làthànhtốcủatừ“tiddle-winks”nghĩalàmộttròchơitrẻcontừatựanhưđáobúngcủata;ngườichơibúngcácthẻtínhđiểm(cóthểlànhữngđồngxu)saochotrúngvàomộtchiếcđĩahaybátgỗđặtởgiữabàn.

[28]PubliusVergiliusMaro(70-19trướcCôngnguyên),nhàthơcổđạiLaMã,đượccoilàđồng

giớitínhdục.[29]

ChỉmộtloạibùaphổbiếnởLaMãcổđại.Bùa“fascinum”cóhìnhdươngvật,làmbằngvậtcứng(xương,hoặcsừng,hoặcngà,cókhibằngđồngđúc),thườngđeoởcổchotrẻemđểtrừtàhoặcchophụnữđểcầusinhđẻnhiều.

[30]DanteAlighieri,thihàoÝ,tácgiảcủakiệttácCommediadivina(Thầnkhúc),sinhnăm1265,

vậykhiđómớichíntuổi.[31]

Theo truyền thuyết tínngưỡngdângianDoThái,Lilith,nữquỉgiônggióchuyênmang lạibệnhtậtvàchếtchóc,làvợđầutiêncủaAdam.

[32]Xemchúthíchvềtừ“tiddle-winks”,cùngchươngnày.

[33]Viếttắttừ“Mademoiselle”,chỉdanhdùngchonhữngngườinữđộcthân,bấtkểtuổitác.

[34]Jean-PaulMarat(1743-1739),thầythuốc,nhàvậtlí,nhàbáovàchínhtrịgiaPháp.Ônglàđại

biểumiềnnúitạiHộinghịQuốcướcvàothờikìCáchmạng1789,bịcoilàkẻchịutráchnhiệmchínhvề các cuộc thảm sát thángChín 1789. Phẫn nộ trước những bạo hành đẫmmáu ấy, Charlotte deCorday,mộtphụnữdòngdõiquítộcởCaen,hậuduệtrựchệcủakịchtácgialỗilạcPierreCorneille,đãámsátMaratbằngdaogămtrongkhiôngnàyngâmmìnhtrịbênhtrongbồntắm.

[35]LoạihộchiếuđặcbiệtcấpchonhữngngườiditảnởChâuÂutrướcthếchiếnthứhai.

[36]Mộtcáchchơichữ.“Nonsense”,nanáchữ“Nansen”cónghĩalà“vônghĩa”.

[37]BộtiểuthuyếtcủanhàvănPhápkhuynhhướngcộngsảnRomainRolland(1886-1944)

[38]ClareQuilty,đâykhôngphảichỉđơnthuầnlàmột từmụcngẫunhiênchépra từbộWho’s

WhointheLimelight,màlàmộtnhânvậtkhônghềthứyếucủacuốnsáchnày.ĐólàmộtkẻtheođuổiLolita,đượcnhắctớihoặchiệndiệncụthểtrongnhiềuđoạn,đặcbiệtởchương35,PhầnHai,trongđó

ylộrõbảnchấtvàbịH.H.hạsátbằngmộtkhẩusúnglục.ChươngnàyđượcNabokovviếtriêngra,rồisaumớilắpvàokếtcấuchung.“Cáichếtcủaycầnphảirõrànhtrongtrítôiđểkiểmsoátnhữnglầnxuấthiệntrướccủay,”Nabokovgiảithích.TrongbảnthảohoàntấtcủaLolita,ôngđãbỏđibacảnhcósựhiệndiệncủaQuilty-mộtcuộcnóichuyệntạicâulạcbộcủaCharlotte,mộtcuộcgặpgỡvớiMona,bạncủaLolitavàcuộctổngduyệtmộtvởkịchcủay,trongđócóvaicủaLolita–đểkhỏiphávỡkếtcấuvàkhốngkhíbíẩnbaoquanhnhânthâncủay.Mộtliêntưởngkhác:cáitênQuiltynghegầngiốngnhư“guilty”nghĩalàphạmtội.

[39]Dolores,nhưtađãbiết,làtênchinhcủaLolita;Quine,tựanhưmộtâmhưởngcủaQuilty,tạo

mộttiếttấunộitạigiữahainhânvậtnày.[40]

HumbertHumbertchéolỗi:đúngra là“appeared”(xuấthiện, ramắt) thayvì“disappeared”(biếnmất).Lỗidosơýhaycốtình?Hayđâylàđiềmbáotrướcnhữngmấtmátsẽđếnvớiông?

[41]Xemchúthích[40]

[42]LuậtsưcủaHumbertHumbert,ngườiđượcH.H.giaochobảnthảotậphồiứcnày.

[43]Nguyênvănlà:“GuiltyofkillingQuilty”(PhạmtộigiếtQuilty).

[44]“PierrePoint ở eoMelville”: hai địa danh “bịa”, ámchỉ tiểu thuyếtPierre của nhàvănMĩ

Herman Melville (1819-1891). Pierre, nhân vật chính của tác phẩm này, cũng chết trong tù nhưHumbertHumbert.

[45]Thờikìđịachấtsớmnhấtcủalịchsửtráiđất,kếtthúccáchđây570triệunăm,trongđóvỏtrái

đấtbắtđầuhìnhthànhvàsựsốngbắtđầuxuấthiệnởcácvùngbiển.[46]

“Drumlin”: khối băng trôi không xếp lớp, tựa nhưmột quả đồi dài hẹp hay bầu dục. Còn“gremlin”và“kremlin”nốivàođóthànhmộtchuỗiđiệpvậntheođàtrùngâm–nhưkiểu“ônggiẳngônggiăng”–chứkhôngcótươngquanvềnghĩa(gremlin:theomộtsốphicôngdịđoanhồiThếchiếnthứhai,làloàiyêuquáivôhìnhgâytrụctrặcmáymóc;cũngđượcdùngnhưmộttừđồngnghĩavới“goblin”(yêutinh);“kremlin”(điệnKremlinởMatxcơva).

[47]MộtthứđiềmbáocáichếtcủaCharlottedobịxecán,mànguyênnhâncủatainạnlàdongười

láixecốtránhmộtconchó(chương23,PhầnMột).[48]

NữminhtinhmànbạcMĩgốcĐức(1901-1992),đượccoilàmộtmẫu“đànbàđịnhmệnh”.Nhữngphimnổitiếngnhất:Thiênthầnxanh,TàutốchànhThượngHải,Nữhoàngđỏ...

[49] René Franҫois Xavier Prinet (1861-1946), họa sĩ Pháp thuộc trường phái ấn tượng. “Bản

SonatatặngKreutzer”đượcvẽvàonăm1898.BảnSonatatặngKreutzernguyênlàSonatasố9cungđôtrưởngchoviolonvàpianocủaL.vanBeethoven,đượcsángtácnăm1803.Tácphẩmnày,BeethovenđềtặngnghệsĩvĩcầmRodolpheKreutzer,nhưngôngnàychê,khôngbaogiờchơicả.Mỉamaithay,chínhvìrẻrúngtácphẩmcủangườibạnvĩđạicủamìnhmàKreutzerđãtrởthànhbấttửvìtênôngmãimãigắnliềnvớinó.LevTolstoy,đạivănhàoNga,cũngcómộttiểuthuyếtlấytênlàBảnSonatatặngKreutzer.

[50]Hànghiênrộng.

[51]TiếngĐức:NgàiBácsĩ.

[52]Cụmtừ“Lolitanày,Lolitacủatôi”,sẽcòntrởđitrởlạinhưmộtđiệpkhúcởnhiềuđoạn.Xem

thêmchúthíchởchương1,PhầnMột.[53]

Không cóCông ti nào tên làBlankBlank, cũng chẳng có thành phốBlankton nàoở bangMassachusettscả.Từ“Blank”điệptớibalầnchỉlàmộtcáchnhãogiễu“tínhxácthực”củacuốnnhật

kíđượcđưaravớitưcáchlà“tangvậtsốhai”.[54]

TrongthầnthoạiHiLạp,Priaplàvịthầncủaphồnthực,trôngcoicácvườncâyănquảvàcácđàngia súc.Là con củaDionysus vàAphrodite, Priap sinh ra vớimột dươngvật ngoại cỡ thườngxuyêncươngcứng.Dovật,thuậtngữyhọc“priapism”(pháisinhtừ“Priap”)cónghĩalàchứngcươngđaudươngvậtkhôngdokíchthíchtìnhdục.

[55]TiếngLatinh:khoáithúủê(nghĩađen).TrongthầnhọcThiênChúagiáo,cụmtừnàychỉviệc

tìmkhoáilạctrongnhữngýnghĩ(hoặctưởngtượng)tộilỗi.[56]

TiếngLatinh:khoáithúủê(nghĩađen).TrongthầnhọcThiênChúagiáo,cụmtừnàychỉviệctìmkhoáilạctrongnhữngýnghĩ(hoặctưởngtượng)tộilỗi.

[57]CốtìnhviếtsaichínhtảvớiýmỉamaitrìnhđộtiếngPhápcủaHaze.Viếtđúnglà“jambes”

chứkhôngphải“zhambes”.[58]

H.H.xemnhưmìnhđượcthừakế“lòngdụccốxưa”củacáctiềnbốinhàthơtìnhLaMãvàluônbắtchướccáchnóicủahọ:sựnhấnđinhấnlạicụmtừ“Lolitanày,Lolitacủatôi”làmượntừmộtbàithơtiếngLatinh.Nhữngkhuônmẫu“cổxưa”củaH.H.gồmcácnhàthơ:Catullus(khoảng84-54trướcCôngnguyên)vớinàngLesbia,Propertius(khoảng50-16trướcCôngnguyên)vớinàngCynthia,Tibullus(khoảng55-19trướcCôngnguyên)vớinàngDeliavàHorace(65-8trướcCôngnguyên)vớimườisáungườiđànbàmàôngđềtặngthơ.

[59]KhuvựccựcBắctrongnămkhuvựchànhchínhcủaNewYorkCity.

[60]Tậpngữ“lemotjuste”trởnênnổitiếngbởinhàvănPhápGustaveFlaubert(1821-1880);việc

ôngthườngmấtcảtuầnđểtìmra“lemotjuste”đượcnhắcđếnnhưmộtđiểnhìnhvềsựnghiêmcẩntronglaođộngchữcủanhàvăn.

[61]PierredeRonsard(1524-1585),nhàthơPháp,một“thibá”củathờiPhụchưngvớinhiềuthi

phẩmđadạngtừanhhùngcađếntrữtình.Câudẫntrênxuấtxứtừbàithơđầynhụccảm“Jetesalue,ôvermeillettefente...”(Tachàoem,ôicáikheđỏchốt...)tônvinhbộphậnsinhdụccủađànbà.

[62]RemyBelleau (1528-1577),nhà thơPhápcùng thờivớiRonsard,một trongbảy thànhviên

củanhómTaoĐàn(Pléĩade).Câunàytríchtừbài“Labergerie”(Chuồngcừu)cũngngợicabộphậnsinhdụcnữ.

[63]ỞAilen,lầnđầuhànhkinhcủacongáiđượcgọilà“theCurseoftheIrish”(sựtrừngphạtcủa

ChúagiángxuốngngườiAilen);dođó,từ“curse”cũngcónghĩalà“kinhnguyệt”.[64]

H.H.dùnghaitừđồngâmdịnghĩa:“rumor”(tinđồn),“roomer”(kháchtrọ).[65]

Bàgiàkhôngchồngởnhàđốidiện.[66]

Nguyênvăn:“andbehold”.LolitatiếpnốicâuquáttrướcđócủabàHaze“Lo”,ghéplạithành“loandbehold”.“Loandbehold”làmộtthànhngữđểbiểutỏsựngạcnhiên,thườnghàmýđùacợt.

[67]Tên củaLolita (DoloresHaze) ở giữaMaryRose vàRosaline.Rose nghĩa là hoa hồng và

Rosalinecũngcógốctừ“rose”.[68]

ÁmchỉtênDolores.Xemchúthíchvềcáitênnàyởđầuchương1,PhầnMột.[69]

Ámchỉhọ“Haze”(lànsươngmỏng).[70]

IrvingFlashmanlàđứabéDoTháiduynhấttronglớp,Nabokovcónhấnrõvậy.

[71]ÁmchỉhaingườiđànôngđộtnhiênpháhỏngphútgầngũithânmậtcủaH.H.vàAnnabelở

chương3,PhầnMột.[72]

Cáitênnàyđãxuấthiệntrướcđâymấytrang,ởquãnggiữadanhsáchcácbạncùnglớpvớiLolitavàhẳnđộcgiảkhôngđặcbiệtchúýđến.McFatekhôngphảilàhọcsinhchínhthứcmàchỉdựthính từngbuổi, không thườngxuyên.Nabokov luôn tạodịp chođộcgiả liên tưởngvà thámhiểmnhững hàm ẩn của các liên tưởng ấy. Họ của nhân vật này,McFate, chứa đựng “số phận”, “đinhmệnh”(fate),còntên,Aubrey,gợiđếnnghệsĩtrườngpháiArtNouveau“suyđồi”AubreyBeardsley(1872-1898)sẽxuấthiệnởchương23,PhầnHai.

[73]“Phalen”xuấtxứtừtiếngPháp“phalène”nghĩalàbướmsâuđo.

[74]Nguyênbảndùngtừ“abstract”(trừutượng)thayvìlẽraphảilà“distract”(lơđãng);hẳnđây

làmột“viếtnhịu”cốtìnhcủatácgiả[75]

LạimộtngónchơichữcủaNabokov:“Haze”nghĩalàsươngmùmỏng.[76]

“Solipsize”làđộngtừdoH.H.tựtạotừdanhtừ“solipsism”(thuyếtduyngã-xemthêmởchương3,PhầnMột),ýnóiLolitađãbịchinhphục,đãthuộcvềH.H.Hãyxemđoạnmôtảtrạngthái“duyngãhóa”củaLolitadướiđâyvàitrang:“Cáimàtôiđãđiêncuồngchiếmhữu...khôngcósựsốngriêngnào.”

[77]Nhữnghạtgiácquannhỏtrongmàngnhầycủacơquansinhdục,đượcđặttêntheonhàgiải

phẫuhọcngườiĐứcKarlFriedrichTheodorKrause(1797-1868).Tácgiả,domộtsơýnhỏ,viếtlỗichỉnhtả(“z”thayvì“s”).

[78]Xemchương8,PhầnMột.

[79]Shirley Holmes: nhái lên nhân vật thám tử SherlockHolmes của Sir Arthur ConanDoyle

(1859-1930).Hồiniênthiếu,NabokovrấtmêConanDoyle.Niềmsaymêấysaunàynhạtđi,songvẫncònđểlạicấuvếttrongnhữngtácphẩmcủaông.

[80]SandroBotticelli(1444hay1445-1510),danhhọaÝ.

[81]GaiusValeriusCatullus(khoảng84-54trướcCôngnguyên),nhàthơtrữtình,gợidụcLaMã.

Câu“Lolitaấy,LolitacủatôicủaHumberttựanhưmộtâmhưởngcủanỗiniềmCatulluskhigợiđếnnàngLesbiacủamình.

[82]BàHazedùngsaitừtiếngPháp,đánglẽphảilà:Partez!

[83]Theonguyênbảnlàtámmươi“mile”,chúngtôichuyểnsanghệmét,quenthuộchơnvớiđộc

giảViệtNam.[84]

ThomasMorell (1703-1784), họcgiả cổđiểnAnh,ngườiviết cakhúcnổi tiếng “Hãynhìnngườianhhùngchinhphụctới”mởđầubằngcâu:“Hãynhìnngườianhhùngchinhphụctới.Rúckènvà nổi trống lên”. Bài hát được nhiều tác giả danh tiếng sử dụng, đặc biệt là nhạc sĩ lớn GeorgeFrederic Handel (1685-1759) và đại văn hào James Joyce. Handel dùng nó trong hai vở oratorioJoshuavàJudasMaccabeus.JoycedẫnnótrongUlyssesđểchỉgãđànôngquyếnrũMolly.

[85]TiếngLatinh:nỗikinhhoàngbanđêm.

[86]TríchtừtrườngcaChildeHarold'sPimgrimage(CuộchànhhươngcủaHiệpsĩHarold)(Canto

III,khổ116)củanhàthơAnhLordByron(1788-1824).[87]

CharlottelàtênnữnhânvậttrongNhữngnỗiđaucủachàngWerther(1774),tiểuthuyếtcủa

đạivănhàoĐứcJohannWolfgangvonGoethe (1749-1832).ViệcNabokovchọncái tênnàyđầyýchâmbiếmvìCharlottetrongtruyệncủaGoethelấymộtngườikhácđểchàngnghệsĩquènWertherđaukhổ,cuốicùngđiđếntựkếtliễuđờimìnhtrongtuyệtvọng.

[88]“Incubus”, trongnguyênvăn,nghĩa là loàidâmquỉ thườnghiện thànhhìnhngười trongác

mộng,giaophốivớiphụnữđangngủ.ThờiTrungcổ,mộtsốbộluậtdânsựvàgiáohộicócôngnhậnsựtồntạicủachúng.Tínhngữ“Humbert-the-Cubus”ởngaydòngsauđóládoH.H.tựtạobằngcáchbỏtiềntốphụđịnh“in”trong“incubus”thành“cubus”nghĩalà“khôngphảidâmquỉ”.

[89]Trògiảitríxemtranh,ảnhphóngđạiđượctrìnhbàymạchlạctrongmộthộplớn,đôikhicó

truyện,thậmchítheokịchbảnhẳnhoi;ngườixemnhìnquamộtlỗnhỏởthànhhộp.[90]

ThomasLovePeacock(1785-1866),thisĩvàtiểuthuyếtgiaAnh.Tênông(Peacocknghĩalàconcông)gợiđến”Rainbow”(cầuvồng,giốngđuôicông)hayArthurRimbaud(1854-1890),thihàoPháp(Rimbaudphátâmgầngiống“rainbow”trongtiếngAnh).Rimbaudlãngdutứxứ,năm1888,từngbắnsúngởAbyssinia,ngườiAnhgọiônglà“traderRainbow”(thươnggiacầuvồng),theonhưNabokovchúgiảitrongcuốnEugeneOneginCommentarycủaông.

[91]Lotte làdạnggọi tắt trìumếncủaCharlotte;H.H.nhậnra“Lolita” trong“Lotte”cũngnhư

trong “Lottelita” (Lot of [Lo]lita: rất nhiềuLolita).Werther trong tiểu thuyết củaGoethe cũng gọiCharlottecủamìnhlàLotte;Lottecộngthêm“chen”(tiếptốĐứcngữchỉvậtnhỏ)thành“Lottechen”chuyểndạngthành“Lolitchen”,trongđócũngcóthểnhậnraLolita.

[92]MarcelProust(1871-1922),đạivănhàoPháp,tácgiảcủabộtiểuthuyếtđồsộTìmlạithời

gianđãmất,đánhdấumộtmốcquantrọngtrongsựpháttriềnvănxuôinóichungvàtiểuthuyếthiệnđạinóiriêng.

[93]Vợgãbuônđồcũ,gọinômnalàđồngnát.

[94]Mummy là từ âu yếm để gọimẹ.Hummy là tên gọi thânmật củaHumbert.Chúng tôi để

nguyênđểgiữgiátrịđồngâmđồngvậnphachútchâmbiếm.[95]

CâucuốithưcủaLolitanguyênvănlà“I’mhavingatime”đánglẽphảiviết:“I’mhavingagood(hoặcwonderful)time”thànhngữcónghĩa:tôiđangvuivẻ,tôiđangvuichơithỏathích.

[96]Hourglass làđồnghồcát.Ở trên,H.H.đãhai lầnviếtnhầmlàOurGlass,đồngâmnhưng

khácnghĩa(xemthêmchương11,PhầnMột).Dùsaihayđúng,cảhaicáitênđóđềuđầyhàmý,OurGlass(Chiếcgươngcủachúngta)gợilênkhuynhhướngduyngãcủaH.H.,cònHourglassthểhiệnsựámảnhvềthờigian.

[97]MộthìnhảnhdựbáocáichếtcủaQuiltyởcuốisách.

[98]Nguyênvăn:“atfirstwince”(“wince”nghĩalànhănnhó,caumặt),mộtbiếntháicủathành

ngữ“atfirstglance”(mớithoạtnhìn)theolốigiỡnchữcủaHumbertHumbert.[99]

Mộtcựucảnhsátdữdằn,sẽcònđượcnhắcđếnởchương17,PhầnHai.[100]

Tênhaiconchó.“Cavall”từchữ“cavalla”(ngựa)và“Melampus”lànhàtiêntritrongthầnthoạiHiLạphiểuđượctiếngcácloàivật,ngườiđãdunhậpviệcthờcúngthầnDionysus.TheomộtghichúcủaNabokov,chúngđượcđặttêntheohaiconchócủamộtnhânvậtlỗilạc,hìnhnhưlàLordByron,thihàoAnh,tuyôngkhôngchắcchắnlắm.Dùsaođinữa,nhữngẩnýnàycũngngoàitầmvănhóacủavợchồngFarlow.

[101]Đồnghồkhôngthấmnướcđểbơikhôngphảitháora.Vàonhữngnăm1940,đólàmộtđiều

kìdiệucủacôngnghệhiệnđại.

[102]ChỉnhasĩQuilty.

[103]Trầntruồng,khỏathân.JeanbắtchướclốinóicủaJohn(Leslietrongtrangphụcgỗmun).

Đâycũnglàmộtcáchchơichữ:Ivor/ivory(ngà).[104]

TứcClareQuilty.“Xinchàomọingười,”giọngJohnvanglên.[105]

TrongWho‘sWhointheLimelight(Từđiểndanhnhântronggiớisânkhấu),ởmụctừPYM,Roland,cóghi:“...KhởiđầusựnghiệpvớiSunburst(Bừngnắng)”.Xemởchương8,PhầnMột.

[106]Từghépcủa“Beefeaters”và“Beaver”.“Beefeater”làtiếnglóngchỉCậnvệHoànggiaAnh

và“Beaver(hat)”chỉloạimũbằnglônghảilimàhọthườngđội.[107]

Ýnói:đọcđếntừmục“CampinginScandinavia”[108]

Khuônviêntrườngđạihọc.[109]

Máyghihìnhgiấukín(đểtheodõihoặcquaytrộm).[110]

Đườngphèn,kẹosô-cô-la.[111]

Đichơibằngxuồngcanô,đuacanô.[112]

MộtgiốngvịtlặnởBắcMĩ.[113]

Thợsănbịmêhoặc.Nabokovkhôngbaogiờđặttênmộtcáchtùytiện,cảdanhtừ“hunter”(ngườiđisăn,thợsăn)vàtừđịnhtính“enchanted”(bịmêhoặc)đềucónhiềuhàmnghĩanhưđộcgiảsẽdầndầnthấytrongnhữngtrangtiếptheo.

[114]CótêntrongdanhsáchbạncùnglớpvớiLolita:Byron,Marguerite(Chương11,PhầnMột).

[115]Đồuốngưa thíchcủaHumbert là rượugừngphadứavà“pin” là chữông ta tự tạo,ghép

“pineapple”(dứa)và“gin”(gừng)vớinhau.[116]

Nguyênvăn:Khỉđầuchó.[117]

Conchórànhlàmột tácnhâncủađịnhmệnh,bởi“dog”(chó), theosởthíchchơichữcủaNabokov, viết đảongược lại là “god” (thượngđế).Độcgiả hẳnnhớngaybuổi đầuđếnRamsdale,chiếcxeđưaH.H.tớinhàHazeđãsuýtchẹtphảimộtconchó–nhưmộtđiềmbáotrướctainạn(xemchương10,PhầnMột)

[118]MarleneDietrich,nữminhtinhđiệnảnhMĩgốcĐức.Xinđượcnhắclại,buổiđầugặpmặt,

H.H.đãmôtảCharlottenhưlà“mộtdungdịchloãngcủamộtMarleneDietrich”(xemchương10,PhầnMột).

[119]Nguyênvăn:“burntsiennacomplexion”(nướcdasémmàuđấtxiena).

[120]TứcV,tứcVirginiaClemm(Xemchúthíchởchương11,PhầnMột)

[121]TứcBeatrice(xemchương5,PhầnMột)

[122]Xinlưuýcáitên“TheEnchantedHunters”dùngởsốnhiều:cóba“thợsăn”màđốitượng

sănlàLolita–H.H.,Quiltyvàtheomộtnghĩanàođó,cảchínhtácgiảnữa.H.H.tựcoimìnhlàmột“thợsănbịmêhoặccựckì”.Quiltylấytêncủakháchsạnnàyđặtchomộtvởkịchcủamình.Lolita,saukhicưới,sốngởĐườngThợSăn(HunterRoad),xemchương28,PhầnHai.

[123]Nhânvậtđiểnhìnhcủanhiềutruyệncổdângian,thườngxuấthiệnởcuốitruyệnđểcứumột

nàngcôngchúavàsauđócướinànglàmvợ.[124]

TiếngĐứctrongnguyênbản,nghĩalà“thiếunữ”.[125]

CharlieHolmes,chúbétócđỏmàH.H.gặpngaylúcvừatớitrạiQ.hóaralàngườitìnhđầutiêncủaLolita.

[126]Trongtừ“psychotherapist”(bácsĩđiềutrịbằngphươngpháptâmlí)cótừ“rapist”(kẻhiếp

dâm).[127]

Ýnói:nhữngcáiđènhậunhấpnháy.[128]

ĐâychínhlàxecủaQuilty.[129]

Ýnóikhecửaxe.[130]

Nhà thơAnh (1802-1889). Từ “peach-cleft” (kẽ trái đào) dùng ở đây, nói cho chính xác,khôngphảimộttríchdẫn,màchỉámchỉđếnmộtcâutrongvởkịchthơPippaPassescủaông:“Fromacleftrose-peachthewholeDryadsprang”(Từmộtđóahồng-đàonứtđôi,nảyracảNữThầnRừng).Cụmtừ“cleftrose-peach”dochúngtôiinnghiêng.

[131]Swine cónghĩa là “con lợn”.Mấydòngbêndưới, ta sẽđọc thấy: “Hai con lợnhồnghào

đó…”[132]

Chỉngườibồiphòngdađen.[133]

“Nhạigiễu”bởivìđốivớiH.H. trongcáiđêm tốiquan trọngnày,dườngnhư tất cảđềukhôngthật.

[134]“Hônthìđãsao?”H.H.nóilái.

[135]Tiếptụcnóilái:“Vậynóixemthếnàolàđúngcách”.

[136]MộtmónnộmchữgồmcácthứtiếngLatinh,Anh,Pháp,ĐứcvàÝ:“Nhựacâydânglênphập

phồng,cháybỏng,khátkhao,cuồngđiênđếncựcđộ.Thangmáyláchcách,dừnglại,láchcách,nhiềungườitronghànhlang.Khôngkẻnàotrừthầnchếtcướpđượcconngườinày(Lolita)khỏitôi!Bégáimảnhmai,tôiâuyếmnghĩthầm,chẳngnhìngìhết”.

[137]TiếngLatinh:chúthích.

[138]ChỉClareQuilty(xemchương11,PhầnMột:“…dạngquảngcáotômàu.Mộtkịchtácgia

lỗilạcđangtrịnhtrọnghútmộtđiếuDrome…”)[139]

Fame:danhtiếng.Femina:phụnữ.Chúngtôiđểnguyênhaitừnày,khôngdịch,đểgiữhiệuquảâmhưởng.

[140]TiếngĐức:chắcchắnlàchắcchắn.

[141]MạodanhvănhàovàtriếtgiaPhápgốcThụySĩJean-JacquesRousseau(1712-1778),như

đãtừngmạodanhEdgarPoe.MộttrongnhữngtácphẩmchủyếucủaJ.-J.RousseaulàConfessions(Xưngtội).TậphồiứcnàycủaH.H.cũnglàmộtlờixưngtội.

[142] Clare Quilty, “kình địch” của Humbert Humbert cũng trọ ở khách sạn The Enchanted

Huntersvàsẽxuấthiệntrongvàitrangtới.

[143]Tức“pháiđoànVienna”(theViennadelegation)ámchỉS.Freudvàcáccộngsựcủaông.Về

mốiáccảmcủaNabokovđốivớiFreudvàtâmphânhọc,xemchúthíchở“Lờinóiđầu”.[144]

GiễuSigmundFreud.Xemthêmchúthíchở“Lờinóiđầu”.[145]

“Beard”nghĩalàrâu.[146]

Nguyênvăn:“powderedbugs”.Từ“bug”dùngởđâylàmộtđặcngữMĩ(Americanism)chỉbất kì loại côn trùngnào:mối, bướmđêm,vờ, thiêu thân...Trong tiếngAnh, “bug” thường chỉ cónghĩalàconrệp.Đámcôntrùngxoáylộntrongánhđènđêmnomnhưđượcrắcphấn(powdered)trêncánh.

[147]CuộcđốithoạiđầutiênnàygiữaH.H.vàQuiltybáohiệusựkìnhđịchgiữahainhânvật.

[148]Ý nói: được chụp hình đăng báo.NhưngH.H. không được “biến thành bất tử” – ông ta

khôngcótrongtấmhìnhđó,nhưbạnđọcsẽthấyởcuốichương26,PhầnHai.[149]

Khôngphảiaikhác,đâychínhlàClareQuilty.[150]

ÁmchỉtớiAliceởxứsởthầntiên(AliceinWonderland)củaLewisCarroll.LewisCarrolllàbútdanhcủaCharlesL.Dodgson(1832-1898),nhàvănkiêmtoánhọcAnh,cũnglàmột“tiểunữthầncuồng”. “Tôi thường gọi ông ta là Lewis Carroll Carroll vì đó là Humbert Humbert đầu tiên,”Nabokovnóivậy.

[151]VangbóngnhữngkhoảnhkhắctiếpxúcvụngtrộmvớiAnnabelbênbờbiểnnămxưa.

[152]Nguyênvăn:“…readtobyaboy”.Lấytừhaicâumởđầubàithơ“Gerontion”củanhàthơ

Anh-MĩT.S.Eliot(1888-1965):“HereIam,anoldmaninadrymouth/Beingreadtobyaboy”(Tôiđây,mộtlãogiàvớicáimiệngkhô/Bịmộtthằngbéconlênlớp).

[153]Nguyênvăn:“gonadalglow”.“Glow”cónghĩalàánhhừnglêntừmộtvậtđượcnungnống

đénđộphátsáng,nhưngchưađếnmứcbốccháy.“Gonad”:mộtbộphậncủacơquansinhdụcnamhoặcnữ,ởnamlàtinhhoàn,ởnữlàbuồngtrứng.H.H.muốnnóiđếnnhữngốngđềnnêôngởphầndướimáyháttựđộng(jukebox)củahãngWurlitzersảnxuấtnăm1947.

[154]H.H.vẫnnhưđanggiởTậpCcủabộTheGirl’sEncyclopaedia(Từđiểnbáchkhoacongái)

-(xemchương21,PhầnMột).“Canoeing”:đichơibằngxuồng;“Coranting”:chữdoH.H.tựchếcónghĩalànhảyđiệucorant,mộtđiệunhảygốcgáctừÝ;“CombingCurls”:chảitóc.

[155]TiếngĐức:côbé.

[156] Sappho, nữ thi sĩ trữ tình Hi Lạp sinh tại đảo Lesbos vào khoảng năm 600 trước Công

nguyên.Bàcùngmộtsốbạnnữkếtthànhmộtnhómđồnggiớitínhdục,nổitiếngđếnnỗitừ“lesbian”(phụnữđồnggiớitínhdục)chínhlàpháisinhtừtênhònđảoquêhươngbà.

[157]Mộtcặploạnluân:AnhtrailàAnthony,emgáilàViola(xemchương11,PhầnMột)

[158]Thựcra,khôngcóconhồnàocótênnhưthếcả.Onyxlàmộtloạicẩmthạchcónhiềumàu

dùngđểtrangtrí,cònEryxlàtụccổthờAphrodite,nữthầntìnhyêu.[159]

ChínhlàQuilty.H.H.nhấnmạnhlàQuilty“trạctuổi”mình.Chitiết“chiếcghếbànhmàuđỏmáu”giốngnhưmộtđiềmchẳnglành.

[160]HệthốngcửahiệuthuốcSchwabởHollywood(naykhôngcòn)từnglànơigặpgỡcủacác

nghệsĩđiệnảnh.Vàonhữngnăm30và40củathếkỉtrước,nhiềutàinăng(saunàytrởthànhngôisao)

đãđượcpháthiệnởđây,mộtsố-theotruyềnthuyếtdângian–đượcpháthiệntrongkhiănkemtráicây.

[161]ClarelàtêncủaQuilty.Lạimộtámchỉđếnnhânvậtđầyámảnhnày.

[162]Từghépkếthợp“motor”và“hotel”,chỉloạikháchsạnthựcdụng(functionalmotel)cóchỗ

đểxegầnnơingủ.Cũnggọilà“court”.[163]

GiáopháiDoTháicổđạinổitiếnglànghiêmcẩntuânthủtruyềnthống,nghithứcnghilễ.Ýnóiđạođứcgiả.

[164]TheoKinhThánh, sáchKhảihuyền,ch.3;14-16,đặcđiểmcủanhà thờởxứLaodicea là

“khôngnóngcũngchẳnglạnh”.[165]

Nhạicâumởđầu–cùnglàđiệpkhúc–củabàithơ“Tarantella”(ĐiệunhảyTarantella)củanhàthơHilaireBelloc(1870-1953):“DoyourememberanInn,/Miranda?/DoyourememberanInn”(EmcònnhớmộtLữquánkhông,Miranda?).

[166]TiếngTâyBanNha,chỉmộtkhoảngkhônggianngoàitrời,sânhiên.

[167]Nhãnhiệucủamộtloạithuốcmỡbôingoàidacóthật.

[168]NóiláitênDuncanHines(1880-1959),tácgiảcủanhiềucuốnsáchhướngdẫndulịchnhư

AdventuresinGoodEating(Phiêulưutrongănngon)…[169]

NhânvậttrongbikịchHamletcủađạivănhàoAnhW.Shakespeare(1564-1616).ÔnggiàbahoavàtựmãnnàythườngcảnhbáocongáilàOpheliaphảiđềphòngsự“khónắmbắt”vàngón“chạylàng”củađànông.

[170]Luậtbanhànhnăm1910cấmđưaphụnữtừbangnàysangbangkhácvìmụcđíchvôluân.

[171]LuậtMann, tiếngAnh là “MannAct”. “Mann” đồng âm với “man”, nghĩa là “đàn ông”.

“Act”cónghĩalà“hànhđộng”.[172]

Xemởchương15,PhầnMột[173]

HangMassabielleởthànhphốLourdes,tỉnhHautes-Pyrénées,đụctrongmộtnúiđá,nơimàBernadetteSoubirousnóilàđãthấyĐứcMẹĐồngTrinhhiệnhìnhmườilầnvàonăm1868vàtheochỉdẫncủaNgười,đãtìmramộtconsuốimàngườitađồnrằngnướcởđócóphépmàu.NơinàytừđótrởthànhmộtđịađiểmhànhhươngcủatínđồThiênChúagiáo.

[174]DãyRockyMountains(NúiĐá)còngọilàRockiesởmiềnTâycủaBắcMĩ,chạydài4.800

kmtừphầncựcBắccủaBritishColumbiaởCanadađếnbangMexicothuộcMĩ,đỉnhcaonhấtlàNúiElbertởbangColorado(4.401m)

[175]ClaudeGellée,biệtdanhlàClaudeLorain(khoảng1600-1682),họasĩPhápsốngvàlàmviệc

ởRoma,ngườiđãđịnhhìnhvịthếcủatranhphongcảnhnhưmộtthểloại.[176]

ElGreco(1541?-1614?)họasĩ,điêukhắcgiavàkiếntrúcsưTâyBanNhagốcHiLạp.[177]

H.H.pháthiệnthấymộtbức“PhongcảnhToledo”củaElGrecoởKansasCityvàmôtảnó.[178]

NhàvănAnh(1867-1933),tácgiảcủabộtiểuthuyếtSagacủadònghọForsyte.[179]

Nguyênvăn:“stone-dead”(chếtcứng),mộtsốlầnxuấtbảnđầutiêninnhầmlà“stone-deaf”(điếcđặc).

[180]TiếngĐức:nhànghỉcósuốinướckhoángnóng.

[181]Mốtthờithượnghồinhữngnăm40củathếkỉtrướcgồmmũchópbằngvàngdựng,vét-tông

rộngvaidàichấmđùivàquầnthụng.[182]

Một trongnhững trậnđánh lớnnhấtcủacuộcchiến tranhcáchmạngMĩdiễn ravàongày19/8/1782,mườithángsaukhiLordCornwallđầuhàngởYorktown.ChiếnthắngnàyđãthựcsựchấmdứtcuộcchiếnởmiềnĐông.

[183]AbrahamLincoln(1809-1865),tổngthốngthứ16củaHợpChủngQuốcHoaKì.

[184]TácphẩmcủaJoyceKilmer(1886-1918),nhàthơtrữtìnhMĩ.

[185]MộtsốđộcgiảngờngợrằngđâycóthểlàQuilty,nhưngNabokovtrảlờidứtkhoátlàkhông

phải.[186]

NhữngcôntrùngmàH.H.tưởngnhầmlà“đámruồitrắngbòlổmngổm”,theoghichúcủaNabokov,làmộtloàibướmthuộcgiốngPronubamàconcáicóvaitròhỗtrợviệcthụphấncủahoangọcgiá.Trongcôntrùnghọc,chúngđượcgọilà“bướmhoangọcgiá”(yuccamoth).NênnhớrằngNabokovlàmộtnhàcôntrùnghọccựphách,saymêsănbướm(xemchúthíchở“Lờimởđầu”).

[187]Independence và Abliene, hai “điểm xuất phát” của hai tổng thốngMĩ kế tiếp: Harry S.

Truman(1884-1972)vàDwightD.Eisenhower(1890-1969).[188]

Cuộchộitranhtàigiữacácchàngchănbòcow-boy:cưỡingựaquăngdâylasso,thuầnphụcngựadữ.

[189]Nguyênăncâunày:“…pinkandlilacformations,Pharonic,phallic…”Luônchứngtỏmình

“chỉcòncóchữmàchơi”(xemcuốichương8,PhầnMột),H.H.trộnmộtsốchữcáicủatừ“lilac”(màutímnhạt)vàtừ“Pharaonic”(thuộcvềvuaAiCậpcổđại)thành“phallic”(thuộcvềdươngvật).ChúngtôikhôngtìmđượccáchbiểuđạttươngđươngbằngtiếngViệtchothấuđáotinhthầnlộngngữđónênđànhđểnguyên“Pharonic”và“phallic”vàkèmtheochúthích.

[190]Tênmộtsốđiểmdulịch.

[191]Thựcra,thànhphố“ma”nàykhôngphảidoNabokovbịara,màtừngtồntại:mộtthànhphố

đượcthànhlậpvàokhoảngđầunhữngnăm1870nằmtrongmộtdựánkhaithácmỏđạiquimô.Dựánsớmbịđổvỡ,dođó,địadanhnàykhôngđượckểđếntrongbấtcứcuốnAtlasnào.

[192]ChỉBeatricecủavănhàoDante.

[193]Tênmộtđiểmdulịch,mộthẻmnúirộng16kmdọctheobiêngiớigiữaĐôngOregonvàTây

Idaho.[194]

PueblolàmộttừchỉnhữngcộngđồngnhữngngườiMĩdađỏởvùngTâyNamHợpChủngQuốcHoaKì.

[195]Điềunàylàcóthật.CóthểhìnhdunglộtrìnhcủaH.H.vàLolitanhưsau:từNevada,vượt

quabiêngiớivàoDeadValley(ThungLũngChết),rồiđixuốngtớiLosAngelesrồitiếptụctheobờbiểnCaliforniangượclênphíaBắctớiOregon.

[196]NhàvănXcôtlenRobertLouisStevenson(1850-1894),tácgiảtiểuthuyếtĐảogiấuvàngnổi

tiếng,đãtheongườiđànbàmìnhyêuđếnCalifornia,sốngởđómộtnăm.StevensonđượcchôntrênnúilửaVacaởSamoa;điềunàycóthểH.H.biếthoặckhôngbiết,nhưng“ngọnnúilửađãtắt”đượcnhắctớiởđâylànơiStevensonquatuầntrăngmật,núiSt.HelenaởCalifornia.Tạiđâycómộtđài

tưởngniệmR.L.Stevenson,nhưngdấuchânthựccủaôngthìkhông.[197]

CraterLake(Hồtrênmiệngnúilửa)làmộtconhồhìnhlòngchảotrênmiệngmộtnúilửađãtắtởKlamathCounty,bangOregon.Là trung tâmhấpdẫncủaVườnQuốcgiaCraterLake,hồcóchiềungang8km,chiềudọc10km,sâu350m,nướcxanhthẳmvàtrongsuốt.

[198]HãngsảnxuấtkemcạorâuBurmaShaveCompany,bắtđầukinhdoanhởMĩtừnăm1925,

phátkiếnrakiểudựngbảngquảngcáoliênhoàn,từngbộsáuchiếcmột,mỗichiếcghimộtcâu,ghéplạithànhbàivè,đạiloạinhư:“TheBeardedLady/TriedaJar/She’sNowaFamous/MovieStar/BurmaShave” (Cô nàng có râu/Dùng thử một lọ/Giờ đây nàng/Là ngôi sao điện ảnh/Lừng danh/BurmaShave).Từ1925đến1965,dọccácconđườngvùngnôngthônnướcMĩnhannhảnnhữngbảngquảngcáonày.

[199]“Hắn”đâylàClareQuilty.Trênthựctế,quảcómộtthànhphốClarethuộcbangMichigan.

Nguyên văn đoạn này: “… in a Michigan town bearing his name”. Bản tiếng Pháp của MauriceCouturiernăm2005(màchúng tôidùngthamkhảo),mộtbảndịchmớiđượcđánhgiácaohơnbảndịch đầu tiên năm 1959 của EricKahane, đã dịchmột cáchmậpmờ thành: “…dans une ville deMichiganpartageantleprénomdumanant”(mộtthànhphốcủabangMichiganlấytênthằngnhàquê),cólẽvìkhônglưutâmđủmứcđếncáiámảnhthườngtrựccótênlàClareQuiltyđốivớiH.H.

[200]TiếngLatinh:ngườigiơngóntaycái.

[201]VẫnlàngoạihìnhcủaQuilty,nỗiámảnhthườngtrựctrongđầuH.H.

[202]CharlesBaudelaire(1821-1867),đạithihàoPháp.Hìnhtượngnhữnggiấcmơvànhữngtừ

“brunsadolescents”,“tordre”,lấytừhaicâutrongbàithơ“LeCrépusculedumatin”(Hoànghôncủabuổisáng)củaông:“C’étaitl’heureoùl’essaimdesrêvesmalfaisants/Tordsurleursoreillerslesbrunsadolescents”(tạmdịch:Đólàgiờmàcảđànhungmộng/Làmnhữngthiếuniêntócnâuquằnquạitrêngối).

[203]Đâythựctếlàmộtngôisaoquầnvợtvàonhữngnăm20củathếkỉtrước,sinhnăm1893,mất

năm1953màNabokovkhôngmuốnnêuđíchdanh;7lầnquánquângiảivôđịchMĩ,3lầnquánquânWimbledonvà5lầnvôđịchđánhđôiMĩ.

[204]AndréH.GobbertlàmộttayvợtvôđịchPhápvàothờiThếchiếnthứnhất.“Tôiđãxemông

tabịPattersonđánhbạiởWimbledonvàonăm1919hay1920gìđó,”Nabokovnhớlại.[205]

LạimộtảoảnhtựtạocủaH.H.donỗiámảnhthườngtrựcvềQuilty.[206]

Chỉ truyện tranh Penny do Harry William Haenigsen (1900-1990) sáng tác năm 1943.HaenigsenlàhọasĩMĩchuyênvẽtranhtruyện;Pennynằmtrongsốnhữngtácphẩmnổitiếngnhấtcủaông.

[207]Theomộttruyềnthốngcótừlâu,nhữngngườiđibiểnkhigặpsóngtogiólớn,thườngviết

mộtthôngđiệpbỏvàomộtcáichaigắnkínthảxuốngbiển,hivọngtrongmuônmột,cóthểmộtngàynàođótớitayaiđó.Tínhchất“dẫnđểu”ởđâylà:nhữngthủythủthảchaixuốngbiểnnàykhôngthểbiếtlàmìnhđangsốngtrongthờiTrungcổ,cũngnhưchúngtakhôngthểbiếtmườithếkỉnữa,ngườitasẽgọithờichúngtađangsốnglàthờigì.

[208]Vìvượtxacáchạngmụcdựthi.

[209]MộtvùngnôngthôncủaHiLạp,biểutượngcổđiểnchochấtđơnsơđồngquê.

[210]Loạixeconcóchỗrộngchứahànhlívàcócửaphíasau.

[211]ÁmchỉcuộcẩuđảkiểuViễnTâygiữaH.H.vàQuiltyởchương35,PhầnHai.

[212]Nguyênvăn là“harpies” (sốnhiềucủa“harpy”): loàinữyêumìnhngườicánhchim trong

thầnthoạiHiLạp,thườngđánhcắphồnngườichết.[213]

Nguyênvăn:“orchideousmasculinity”,dịchmộtcáchmáymóclà“đựctínhphonglan”.ĐâylạilàmộtngónchơichữcủaH.H.:phonglan(orchid)làloàithựcvậtthuộchọ“Orchis”màtừnguyênmang lại một sắc thái hài hước vì “orchis” có nghĩa là tinh hoàn, hòn dái. Ngoài ra, trong từ“orchideous”cótừtố“hideous”nghĩalà“xấuđếnphátgớm”.Biểudạttrọnvẹntinhthầnuy-muađólảđiềubấtkhả,chúngtôiđànhtạmdịchlà“cáiđựctínhphongtình”.

[214]Âmvang từcâu84 trongbài thơ“LeBateauIvre” (Con tàusay)của thihàoPhápArthur

Rimbaud(1851-1891):“Jeregrettel’Europeauxanciensparapets”(TaluyếntiếcchâuÂuvớinhữnglancancầucổkính).

[215]AGirloftheLimberlost,tiểuthuyếtcủanữvănsĩMĩGeneStrattonPorter(1863-1924),từng

mộtthờinổitiếngvàđặcbiệtđượchâmmộtronggiớinữhọcsinh.[216]

LittleWomen,tácphẩmcủanữvănsĩLouiseMayAlcott(1832-1888).Xuấtbảnlầnđầuvàonăm1869,tácphẩmnàyđếnnayvẫnđượcđôngđảođộcgiảđónnhận.

[217]NgườigốcchâuÂusốngởquầnđảoCaribê(TrungMĩ),hoặcvùngchâuMĩnóitiếngTây

BanNha;ngườigốcPháphoặcTâyBanNhasốngởcáctiểubangmiềnNamnướcMĩ;ngườilai.[218]

Nghĩalàcònkhảnăngtìnhdục,còntrángdương.[219]

H.H.hãnhdiệnđãcùngtiểunữthầncủamìnhvượtmộtchặngđườnggấpđôiQuiltycùngvởLittleNymph (Tiểu nữ thần) của hắn: vở này được lưu diễn trênmột chặngđường22.000km.(XemđoạnchéplạitừmụcQUILTY,Clare,ởcuốichương8,PhầnMột.)

[220]Nguyênvăn:“nottospellverywell,buttosmellverywell”,nghĩalà:“khôngphảiđánhvần

thậttốt(hoặcviếtđúngchínhtả),màlàsaochothậtthơmtho”.Mộtngónchơichữtrênhaitừ“spell”(đánhvần,viếtđúngchínhtả)và“smell”(cómùi,toảmùi).

[221]Chimcốc

[222]Nguyênvăn:“...fourD’s:Dramatics,Dance,DebatingandDating”.ChuyểnsangViệtngữ,

chúngtôikhôngtìmđượcnhữngtừchỉbốnmônnóitrêncócùngmộtchữcáiđầu,tươngđươngvới“BốnD”trongnguyênbản.

[223]”Blanketparties” trongnguyênbản.Đây là thúchơicủagiới trẻđemchăn ra trải trênbãi

biển,tụtậpvuichơitiệctùngnhảynhótcùngnhau.Thôngthườngkhirabiển,họhaymangchăntrảirađểnằmchơi,tắmnắng.Việcnàykháphổbiến,nhấtlàvớisinhviên,họthườngchuẩnbịđồănđồuống,rồinhảynhótgiaolưutrênbãibiển.

[224]ÂmtiếtđầutiêncủatênbàLester(“les”)ghépvớiâmtiếtcuốicủatênbàFabian(“bian”)

thành“lesbian”nghĩalà“tìnhdụcđồnggiớinữ”.[225]

TiếngĐức:thônnữ.[226]

Hai người này làW. H. Auden (1907-1973) nhà thơAnh-Mĩ vàW. SomersetMaugham(1874-1965).Nabokovnóisởdĩkhôngnêutênhaivịnàyvìbấygiờhọcònsống.

[227]CảmộtđiệnPanthéonthựcthụcủanhữngđạinghệsĩtìnhdụcđồnggiới.AndréGide(1869-

1951),giảiNobelvănhọcnăm1947;PĕtrllichTchaikovsky(1840-1893),nhàsoạnnhạcNga,tácgiảHồ thiênnga,EugeneOnegin;NormanDouglas (1868-1952), tácgiảcủaSouthWind (GióphươngNam);WaslawNijinski(1890-1950),vũcôngbalêNga;vàMarcelProust(1871-1922),vănhàoPháp,

tácgiảcủabộtiểuthuyếtđồsộTìmlạithờigianđãmất.[228]

ĐúngralàMrsTaylor.Phiênâm“nhái”nhưtrênđểgiễucáchphátâmcủaGastonGodin.[229]

NapoliởÝhồiấynổitiếngvềnhiều“đĩđực”.[230]

Đảogiấuvàng,tácphẩmcủanhàvănXcôtlenR.L.Stevenson(1850-1894).[231]

JamesMcNeillWhistler(1834-1903),họasĩMĩgốcAnh.Tênchínhxáccủabứcchândungmẹônglà“BốcụcXámvàĐen”.

[232]ĐólànhữnglầngặpgỡvớiQuilty,nhưđộcgiảsẽthấytrongnhữngđoạnsắptới.

[233]TheothầnthoạiHyLạp,Arguslàquáivậttrămmắtcónhiệmvụtheodõilo,mộtcôgáiđược

thầnZeusyêu.ÝnóibàhàngxómphíaĐôngnàyhaydòmngó,tọcmạch.[234]

ĐólàMonaDahl.VìMonaDahllàđồnglõacủaLolita,kẻcamtâmtìnhnguyệnlàm“bìnhphong”chechắnchoQuiltytrongcuộcdandíuvớiLolita,nênH.H.nêuđíchdanhvớiýthức“trảthù”.

[235]Thuầnhóanhữngmụácmó,hàikịchcủaW.Shakespeare.

[236]TứcHonorédeBalzac(1799-1850),vănhàoPháp.

[237]Xemmộtthídụvềkiểuđùanàyởtrangbên.

[238]MissHornvàMissCole,haichữđầutêncủahaibàgiáonàyđãđượchoánđổi.“Chỉnhlại”

vàghépvàonhausẽthành“cornhole”,tiếnglóngcónghĩalà“giaohợpbằngđườnghậumôn”.[239]

“Primo...secundo”:“thứnhất...thứhai"(tiếngLatinh).[240]

Nghĩa là: “Những kẻmê hoặc bị săn đuổi”.Bà Pratt nói lộn: đúng ra là “TheEnchantedHunters”,“tácphẩm”củaQuilty,đặttêntheocáikháchsạntạiđóhọ(Humbert,LolitavàQuilty)đãgặpnhaulầnđầu.Tuynhiên,cáchnàođó,sự“nhầmlẫn"củaPratthóaralạilàchínhxácvìtớiđây,Quilty,“kẻbịmêhoặc”,sẽ“sănđuổi”Lolita,“kẻmêhoặc”.

[241]TứcQuilty.

[242]LớpNấm.ĐộcgiảhẳncònnhớmộttrongsốnhữngvởkịchcủaQuiltymangtênTheStrange

Mushroom(Chiếcnấmkì lạ) [xemtừmụcQUILTY,ClaredoH.H.chép lại từWho’sWhoin theLimelight,ởchương8,PhầnMột].Nấmđượcxemnhưmộtbiểutượngcủadươngvật.

[243]Nhữngcáitêntếutáo:“Room-In8”phátâmthành“ruminate”(nhailại),“B-Room”đồngâm

với“Bee-Room”(phòngong),“Room-BA”hẳnlàchỉmộtbàcửnhânvănchươngnàođó.[244]

Joshua Reynolds (1723-1792): họa sĩ Anh. Bức tranh “TheAge of Innocence” (Tuổi thơngây)củaôngvẽmộtcôgáirấttrẻmộtmìnhdướibóngcây,dườngnhưđặtkhôngđúngchỗtrongcái“lớpMushroomnặngmùi”này.

[245]George PierceBaker (1866-1935) giảng dạy về viết kịch bản sân khấu ở trườngĐại học

Harvard.DramaticTechnique(Kĩthuậtkịch)củaôngsoạnnăm1919làmộtgiáotrìnhrấtnổitiếng.[246]

TiếngLatinh:“thầnÁiTìnhhơibịsốt”.[247]

Nguyênvăn:“forsythia“,loàicâycóhoamàuvàngnởvàomùaxuân.[248]

DorisLee(1905-1983),GrantWood(1892-1942),PeterHurd(1904-1984),ReginaldMarsh

(1898-1954)vàFredericJuddWaugh(1861-1940)đềulànhữnghọasĩMĩtheotrườngpháitảthựcmàvàonhữngnăm1950đãbịcoilàhoàntoànlỗithời.BứctranhcủaD.Leeđượcnhắctớiởđâycótên“Buổitrưa”,vẽmộtngườiđànôngnằmngủtrênmộtđốngcỏkhôvớimộtchiếcmũúplênmặttrongkhiởtiềncảnh,mộtcôgáiđanglàmtìnhvớimộtngườiđànôngkhácbêncạnhmộtđốngcỏkhô.P.Hurdvàonăm1967cóvẽchândungLyndonB.Johnson,bứctranhbịvịtổngthốngthứ36nàycủaHợpChủngQuốcHoaKỳkhướctừvàgọilà“vậtxấuxínhấttôitừngthấy”.Chuyệnnàyđãtrởthànhmộtgiaithoại.

[249]Cảbavởnàyđềuđượcphỏngtheonhữngtruyệncổtíchnhằmđềtàimêhoặcvàlừalọc.

[250]HenriRenéLenormand(1882-1951),kịchtácgiaPhápđượccoilàthuộcdòngFreud,nhưng

ôngnóirằngkịchcủamìnhdựatrênnhữngxungđộtcảmxúchơnlàtrêntrínăng.Tácphẩmnổibật:Thờigianlàmộtgiấcmơ(1919)vàDướibóngcáiác(1924).MauriceMaeterlinck(1862-1949),nhàvănPhápgốcBỉ,đoạtgiải thưởngNobelvănhọcnăm1911.Cóảnhhưởngsâurộngnhấtvào thậpniêncuốicủathếkỉ19vàthậpniênđầucủathếkỉ20,thờikìđỉnhcaocủaông.PelléasvàMélisande(1892)vàConchimxanh(1909)làhaitácphẩmnổitiếngnhấtcủaông.“NhữngnhàmộngmơngườiAnh”đượcnhắctớiởđâylà:SirJamesM.Barrie(1860-1937),tiểuthuyếtgiavàkịchtácgiangườiXcôtlen,tácgiảcủaPeterPan(1904)vàMộtnụhônchoNàngLọLem(1916)vàLewisCarroll(1832-1898),nhàvănAnh,tácgiảcuốnAliceởxứsởthầntiên.

[251]TrongtiểuthuyếtBàBovary,MilleLempereurlàcôgiáodạynhạccủaEmmaBovary.Viện

cớđihọcnhạc,Emmacóthểđánhlừachồng,đigặpngườitìnhLéonởRouen.[252]

TứcGustaveFlautert.BởilẽLolitađang“noigương”Emma,nênđầuócHumbertvẫnmãinghĩđếnFlautert.

[253]NhânvậttrongTiếnsĩJekyllvàôngHydecủaRobertLouiaStavenson(1850–1894).Tiểu

thuyếtngắnnàycủanhàvănXcôtlendựnglênmộtđiểnhìnhvềhaimặttínhcách,bànngãxấutrongconngườiJekyll.Thànhcôngcủatácphẩmnàykhiếncho“JekyllandHyde”trởthànhmộtcụmtừthôngdụngtrongtiếngAnhđểchỉngườicótínhcáchhaimặt.HumberttựđồngnhấtmìnhvớiHyde.TrongTiếnsĩJekyllvàôngHyde,cũngcóđoạnHydexôngãmộtbégái.

[254]CuộcđiệnđàmnàylàvớiQuilty.

[255]ÁmchỉvởkịchMrPimPassesBy(ÔngPimđingangqua)củaA.A.Milnevàbàithơ“Pipps

Passes”(Pippsđiqua)củaBrowning.[256]

”ConngườivĩđạicủaDublin”dĩnhiênlàJamesJoyce,đạivănhàoAilen,tácgiảcuốntiểutuyếtbấthủUlysses,nhưngcòntử“ormonde”thìkhôngcótrongtiếngPháp;nóámchỉđếnkháchsạnOrmond(khôngcó“e”)ởDublin,màquánănđólàkhungcảnhchocáiđoạngọilà“Nữthủythần”trongUlysses;cáitêncủanólàmộtngónchơichữrất“Joyce”:“Ormonde”đồngâmvới“horsmode”,hiểulà“hors[dece]monde”,nghĩalà:“ngoàicáithếgiớinày”.

[257]MặcdùEdgarPoecómộtbàithơnhanđề“Lenore”,ởđây,cáitênnàychủyếuámchỉđến

vởkịchtheothểloạibalátcủanhàthơĐứcGottfriedAugustBuger(1747-1794).H.H.nháibàithơkhingườitìnhcủaLenore–mộthồnma–phóngngựađikhỏi:“Undburre,bure,hop,hop,hop!...”

[258]DạngviếttắtcủaChemistry(hóahọc);độcgiảhẳncònnhớchủngôinhàlàmộtgiáosưhóa

học.[259]

ĐâylàmộtngónchơichữkhôngcáchnàochuyểnngữsangtiếngViệtmàvănbiểuđạtđượctrọnvẹnnhữnghàmýtinhvicủanó”“edusiively”làdoH.H“tựchế”theokiểutừghép(như“motel”làdo“motor”ghépvới“hotel”),phátsinhtừđộngtừ“educe”(khơira,moira)lắpthêmvĩngữ“ively”chovầntrạngtừ“effusively”(mộtđoạndạtdàotìnhcảm)ởtrên.Đồngthời,“edusively”lạigợiđếntêncủangườithiếuphụkia,Edusa(xemởmươidòngdưới),thànhthửsựchơichữcủaH.H.hóaralại

“trùngpắp!”.Quảthật,mộtngónchơichữnhiềutầngnhưvậylàbấtkhảchuyểnngữ.[260]

TứcQuilty.[261]

DãynúiAppalachia[262]

Giống hồ Goldsmith, theo tiếng Latinh phân loại (“Felis” chỉ giống; “tigris” chỉ loài;“Goldsmith”chỉloàiphụ).Đồngthời,ámchỉđếnvởkịchLắngvắngcủaOliverGoldsmith(khoảng1730-1774)trongđócâu“Khinhữngconhổphủphụcrìnhnhữngconmồibấthạnhcủachúng”.

[263]Tứclowa,lllinois,lndiana.

[264] Nhạc giễu cái khẩu hiệu la liệt khắp nơi trong bang này hồi trước những năm 1960:

“Nebraska,nơikhởiđầucủaMiềnTây”.[265]

Xemởchương12,PhầnMột.[266]

ThươnghiệucủahãngMobilOil.TheothầnthoạiHyLạp,PegasuslàconngựacócánhvọtratừmáuphuntừcổhọngMedusakhinữhungthầnchết,vàtượngtrưngchocảmhưngthơ.

[267]ThươnghiệucủanhãndầuShellOil,hìnhconốcxàcừ.TheothầnthoạiHyLạp,thầnbiển

Triton,contraiPoisedonvàAmphitrite,chơikèntrompétlàmbằngvỏốcxàcừ.[268]

Vaihề trứdanhgiai thoạidângianÝ,nhânvậtchínhcủabộtruyệncườiVitadiBertoldo(CuộcđờicủaBertoldo)củaGuilioCesareCroce,hồithếkỉ16.

[269]XecủaQuilty.

[270]Xemchúthíchởchương3,PhầnHai.

[271]Cụmtừ“d’amoureuselangueur”(sầutươngtư)trởđitrởlạinhiềulầntrongbài“Amours”

củanhàthơcổđiểnPhápPierredeRonsard(1524-1585).Còn“adolori”thìtấtnhiênlàmộtngónchơichữ(àDolores)diH.H.thêmvào,nghĩalà“dànhchoLolita”.

[272]ChữdoH.H.“chế”ra;từ“louisd’or”,loạitiềnvàngthờixưacủaPháp.

[273]“Tấtcảchúngtôi”đâylàH.H.,Quiltyvàtácgiả,Nabokov.

[274]Nhânvậtnàyđãđượcnhắcđếnởcuốichương20,PhầnMột.

[275]“Chestnut”(hạtdẻ),têncủamotelhọcvừađi,“Colt”,nhãnhiệucủakhẩusúnglụcH.H.vừa

nhắcđến.[276]

XecủaQuilty.Dướiđây,cònđượcgọi làConBòTâyTạngMàuĐỏ,CáiBóngĐỏ,ConThúĐỏ.

[277]JuttingChin (CằmNhọn), trong bộ truyện tranhDickTracy nổi tiếng củaChesterGould

(1900-1985).[278]

Dịchcứngnhắcbámtừngchữmột:“Sựrộnrịch:mộtchỗngồilừabịp”.[279]

Đồngâmvớitừ“trap”,nghĩalà“bẫy”.[280]

CâutiếngLatinhinnghiêngnghĩalà:“Ôi,chạytừtừthôi,ngựađêm”.CâutiếptheolàphầndịchcủaH.H.vớimộtngónchơichữtrêntừ“nightmare”:từnàycónghĩalà“ácmộng”,nhưngđượctạothànhbởi“night”(đêm)và“mare”(ngựacái).

[281]ÁmchỉvởTheLadyWhoLovesLightning (Ngườimệnhphụyêu sấmchớp) củaQuilty.

XemtừmụcQUILTY,Clare,chéplạitừWho’sWhointheLimelightởcuốichương8,PhầnMột.[282]

ỞCalifornia,cómộtconhồtênlàLakeSoda,nhưngthịtrấnởvùngnàycódânsốkhôngxácđịnh.Consố1.001ởđâychiếuvềbộtruyệnbấthủNghìnlẻmộtđêm.

[283]Fatface(Mặtbéo):dĩnhiênlàQuilty.

[284]TừtácphẩmbấthủFinnegansWakecủaJamesJoyce,mộttượngđàicủavănhọcthếkỉ20

nhưngnổitiếnglàmộtvănbảncựckỳkhóđọc,thậmchílà“bấtkhảđộcthư”trongđóJoycesửdụngtớitrênmộtchụcngônngữkhácnhauđếnnỗimộtsốchuyêngiachorằngcuốnsách“khôngcóngônngữxuấtphát”.ChủđềvềtínhđadạngvàtínhnhấtquáncủamọisựvậtlàtrungtâmcủacáithếgiớimộngkhôngngừngbiếnhóacủaFinnegansWake.Bảymàucủaquangphổthểhiệntínhđadạngcủanhânhìnhhóabằngbảy“côgáicầuvòng”vàcuốnsáchmởđầubằngmộtcầuvồngđảongược;bảymệnhđềtrongđoạnthứhaichứabảymàu,chuyểnlầnlầntừtímđếnđỏ.H.H.nóilà“mượntừmộtđoạn”nhưngthựcramôtipnàyxuyênsuốtFinnegansWake.

[285]HòmthưlưuWacevàhòmthưlưuElphinstone:P.O.Wace=PrisonerofWar(tùbinhchiến

tranh);P.O.Elphinstone=Poe(EdgarPoe).[286]

Nguyênvăn:*…agefourteen,wearingbrownshoeswhen lastseen, rhymes…*Trongcâunày,“seen”vầnvới“fourteen”.Chúngtôidịchlà:“…tuổimườibốn,đigiàynâulúcbỏtrốn,gieovầnđấy…”(“trốn”vầnvới“bốn”).

[287]HiểnnhiênlàôngtađượchọcbổngFullbright.

[288]ChimènelànhânvậttrongvởLeCidcủakịchtácgiacổđiểnPhápPierreCorneille(1606-

1684),nhưnghaicâuthơđượcbịara.“Ngườitình”ởđâydĩnhiênlàámchỉQuilty.[289]

MonabiếtrõmốiquanhệgiữaLolitavàQuilty,vàđãngầmlénđưatênhắnvàotrongthưởđoạnthoạitiếngPháp:Qu’ilt’y…

[290]Nguyênvăn:“AbitWmadeofwhitestonesonssteeptalusinthefarvistaofacrossstreet

seemedtheveryintialofwoe”.Wlàchữcáiđầucủacả“Wace”và“Woe”(nỗiđau).Trongbảngchữcáitiếngviệt,khôngcóchữw,nênkhôngthểtruyềnđạtđượctinhthầnchơichữnày.

[291]LàTrapp(cũngtứclàQuilty).

[292]Xinnhắclại:ởMĩ,cáccửahàngtândược(drugstore)đềucóquầybánđồgiảikhátnhẹ.

[293]TiếngLatinh,cónghĩathôngthườnglà“nguyênvẹn”,songởđây,H.H.còndùngtheomột

nghĩaítthôngthườnghơn:“trinhnữchưaaiđộngchạmđến”.[294]

ChacủaH.H.từngcómộtkháchsạnlấytênlàMirana.[295]

TheothầnthoạiHiLạp,mộtvịthầnbiểncókhảnăngluônluônthayđổihìnhdạng.[296]

Thựctế,khôngcó“mác”xenàonhưthế.H.H.hàihướcđặttênchoxecủamìnhtheobộtiểuthuyết bốn tậpMelmoth theWanderer (Melmoth-Lang-Thang) của Charles RobertMaturin (1782-1824),giáosĩvànhàvănAilen.

[297]Thaylốp.

[298]HeddaGablerlàtácphẩmcủakịchtácgialớnngườiNaUyHenrikIbsen(1828-1906).Vườn

anhđàolàmộttrongnhữngsửkịchquantrọngcủađạivănhàoNgaAntonChekhov(1860-1904).Xen

vàogiữahaikiệttácấy,H.H.bịaracáitênxíxộLoveUndertheLindens,ghéptênvởDesireUndertheElms (Dụcvọngdưới rặngcâydudu) củanhàviếtkịchAilenEugene0’Neill (1888-1953)với“UnterdenLinden", tènmộtđại lộ lớnởBerlin.Người tabiết rằngNabokovkhôngđánhgiá cao,thậmchícoithường,Eugene0'Neill.

[299]VềCyrano:LấycảmhứngtừcuộcđờicủaSavinienCyranodeBergerac(1619-1655),một

nhàvănvàquânnhânPháp,EdmondRostand(1868-1918)đãviếtvởkịchlớnnhấtcủamình,cũnglàmột trongnhữngvởkinhđiển tiêubiểucủanềnsânkhấuPháp.Năm1966,mườimộtnămsaukhicuốnsáchrađời,đọclạiđoạnnày,NabokovđãđặtvàomiệngH.H.mộtnhậnxétmuộnmằn:“CáimũitocủaCyrano.Cyranose.Rấttiếclàminhđãbỏlỡmộtdịpchơichữbằngghéptừ”.Về“ngườilạđangngủ”,ôngnói:“Mộtngườilạđangngủbaogiờcũngđầyámảnhvàmêhoặc”.

[300]ChỉcầuthủW.T.TildenIIngườiCalifonialừnglẫythờiđó.ÔngdùngbiệtdanhdanhNed

Litam(đượctạotheocáchđảochữtrongtênthậtcủamình)đểviếtsáchhưcấu.[301]

H.H.nóithaytácgiả,Nabokovhivọngđộcgiảchiasẻcáinhìnấyđốivới“bàncờ”Lolitacủamình:mộtvũngnướctrongvắt.

[302]MaxDecugis,mộtdanhthủquầnvợtcủachâuÂuthườngđánhcặpđôivớiH.Gobbert(xem

chúthíchởchương2,PhầnHai);haingườiđãlàquánquânđôinamgiảiWimbledonnăm1911.PauldeBormanlàtayvợtvôđịchBỉvàothậpniênđầucủathếkỉ20.

[303]“Mafiancée”(vợchưacướicủatôi),phiênâmtheolốiMĩ.

[304]HieronymusvanAkenBosch(1450-1516)danhhọangườixứFlanders(HàLan).Nhânvật

trongtranhcủaBoschthườnglànhữngkẻtâtnguyềnvềtinhthầnhoặcsinhlythườnglàtrênmộtbốicảnhtựanhưđịangục.Môttrongbakẻ“tậtnguyềngớmguốc”thamgiađánhđôivớiLolitadĩnhiênlàQuilty.

[305]Tráibanđỏ,bộđồtắmhaimảnhmàuđỏnhắcH.H.nhớđếnchiếcxeđỏAzteccủaQuilty

bámtheohọ.MàuđỏcũngthànhmộtámảnhđốivớiH.H.[306]

Hiểunhư thứdươngvật giả “olisbos” (xemchú thíchở chương22,PhầnMột).Quilty, ởđoạnnày,đượchìnhdungnhưmộtPriapquáidị(vềPriap,xemchúthíchởchương11,PhầnMột)biếnthiênnhiênthànhcảmộtrừngdươngvật.

[307]NgườitìnhbịCarmenbỏrơitrongtiểuthuyếtcủaProsperMérinée.

[308]Nguyên văn: “passport and sport”. “Passport” nghĩa là hộ chiếu nhưng có thể chiết tự ra

thành“pas”(tiếngPhápnghĩalàkhông)và“sport”(thểthao).Chúngtôidịchthoátđểgiữtinhthầnchơichữ.

[309]Khởiđầu,H.H.“đượcLolitaởnhàbàHazevàsẽmấtLolitaởmotelcủabàHays,cũnglà

mộtquảphụ”.HaiCáitênHazevàHayslàđồngâm.[310]

QuichiếuvèbàithơcủaGoethe“Erlkonig”(Vuacủacácyêutinh).BàithơmôtảErlkonighóathânthànhnhiềudạngmaquỉđuổitheohaichaconmộtchúbéruổingựaquamộtcánhrừngtrongđêmtốiđầygió.Khôngchiếmđoạtđượcchúbéyêudấu,Erlkonigquyếtđịnhchúbéphảichết.Trongvăncảnhnày,ErlkonigdĩnhiênlàQuilty.

[311]Nguyên văn: “constructivistic”, tinh từ phái sinh từ “constructivism”. “Constructivism” là

mộttriếtlýnghệthuậtvàkiếntrúckhởinguyênởNgatừnăm1919,chủtrươngnghệthuậtvìnhữngmụcđíchxãhội.“Constructivism"cótácđộnglớnđếnnhiềutràolưunghệthuậthiệnđạithếkỉ20nhưBauhausởĐức,DeStijlởHàLan,đồng thờiảnhhưởngđếnnhiều lĩnhvực:kiến trúc,đồhọa,mĩthuậtcôngnghiệp,sânkhấu,điệnảnh,thờitrangvàtrongchừngmựcnàođócảâmnhạcnữa.Ởta,

chúngtôichưathấytàiliệunàođềcậpđến“constructivism",nêntạmgọilà“thuyếttạodựng”.[312]

Nhữngđịadanhnày,cũngnhưviệcnhậpcưnhữngngườixứBasquecùngcácđànchóchăncừucủahọ,làcóthật.

[313]TấtcảnhữngcụmtừchỉđịnhtrênđềuámchỉQuilty.

ĐólàvàothứBavàthứTưhaythứNăm,cụccưngcủatôiphảnứngrấttốtvớimộtloại“huyếttương”nàođó(tinhtrùngchimsẻhayphâncủađu-gông[7]),emđỡnhiềuvàbácsĩbảovàihômnữa,emsẽlại“nhảychânsáo”chomàxem.

[7]TừtiếngMãLai“Duyung”:còngọilàlợnbiểnmộtloàiđộngvậtcóvúthườngsốngởvenbờbiểnẤnĐộDươngvàdọcbờphíaTâyTháiBìnhDương.

[314]Tấtcảnhữngcáitênsáchnàyđềucóthật,trừClownsandColumnineslàdoH.H.bịara.

[315]ThưcủaQuilty.

[316]Chơichữ:trong“billetdoux”có“bill”.

[317]MộttờbáocóthậtởbangUtah.

[318]H.H.tựvímìnhvớiYêu-Râu-XanhtrongtruyệncổtíchcùngtêncủanhàvănPhápCharles

Perrault(1628-1703).NgườivợthứbảycủaYêu-Râu-Xanh,saukhipháthiệnraxáccủasáungườivợtrướctrongcănphòngbímật,hivọnghaianhtraisẽtớicứuminh,nhờchịgáilàAnnlênngọnthápđểngóngtrông.Chốcchốc,nànglạihỏinhưmộtđiệpkhúc:“ChịAnn,chịcóthấyaitớikhông?”Cuốicùng,haingườianhtrai“tànbạo”cũngđếnkịpvàgiếtchếtYêu-Râu-Xanhđểcứuemgái.Cái tên“chịgáiAnn”đượcMaryLorenhắctớiởmấydòngtrước.

[319]CâucủaJoséLizzarrabengoanóivớiCarmentronglầnápchóthọgặpnhau.

[320]Vẫnđiển tíchCarmencủaP.Mérimée:CarmenvàJoséâmmưuởxứBasque,ngay trước

mặtgãtìnhnhânngườiAnhgiàucóvàngờnghệchcủanàng,màsauđóJoségiếtchết.CũngxinnhắclạirằngMaryLore,nhưtrênkiađãnói,làngườigốcBasque.

[321]ChữdoH.H.bịaranghĩalà“Digan”,bắtnguồntừtênnữnhânvậtZemfiratrongbàithơ

trường thiênNhững ngườiDi gan của đại thi hàoNgaA. Puslikin (1799-1837).Một tình sử kiểu“Carmen”trongđónhânvậtnamAlekogiếtcảZemfiraphảntrắclẫnngườitìnhcủanàng.

[322] Tức Quilty. Với từ “cha-thế”, Nabokov giễu nhại thuyết “chuyển vị (transference)” của

Freud, theođócongáichuyểnvị tình thươngmếnđốivớichamìnhsangmộtngườiđànôngkhác,tươngđồngđểgiảitỏacăngthẳngdomặccảmOedipe.

[323]Tiếnglóngchỉcocaine(bạchphiến).Quiltycóxàithứnày.

[324]Thấuthịởđâykhôngchỉcónghĩalànhìnthấyđiềusâuxa,màcònhàmnghĩađượcthấyĐức

MạĐồngTrinhhiệnhình.NữytáMary-ThấuThivốnlàngườigốcBasque,vùngHautes-Pyrénéescủatổ tiêncôtanằmtrongcùngtìnhvớiLourdes,nơiđã thànhmộtđịađiểmhànhhươngvì tươngtruyềnrằngĐứcMẹĐồngTrinhđãtừnghơnmộtlầnhiệnhìnhởđâytrongtrangphụctoànxanh.

[325]Nhiễunhạimộtkhổngắntrongbàithơ“ĐộcthoạicủaTưviệnTâyBanNha”củanhàthơ

AnhRobertBrowning(1812-1889).[326]

NgàyquốckhánhMĩ,4thángBảy.“NgàyĐộcLậpchoLolita”,tácgiảbìnhluận.[327]

Frankcóthể“đu”vớicảbàHays.Hìnhxămmộtnàngtiênnhỏkhỏathântrênmubàntaytiếptụcgợicáimôtiptiểunữthầnxuyênsuốtcuốntiểuthuyết.Chitiếtkhỏathânvới“đầuchítvànhhoa"gợilênchấtPolynesia.Xemtiếpchúthíchdướiđây.

[328]Chỗnày bản dịchPháp văn củaMauriceCouturiermà chúng tôi dùngđể thamkhảo chú

thíchlàH.H.nóilinhtinhkhôngănnhậpvàođâudosảngloạn(incohérencedueàsondélire).Thựcra,việcđềcậpđếnPolynesialàhữuthứcvàvẫnbắtnguồntừnhữngámảnhvềsựphóngđãngcủaLolita.Hìnhxămkhỏathânvớivànhhoatrênđầu,nhắcđếnởmấydòngtrên,gợimộtnéttậptụcvănhóacủangườiPolynesia.TheoAltredAppel,Jr, trongTheAnnotatedLolita(Lolitacóbìnhchú),ýnày thamchiếuđếncác truyền thốngvềgiađìnhvàbộ tộccủaxãhộiPolynesia.MộthúykịquantrọngcủaxãhộiPolynesialàloạnluân,điềumàH.H.phớtlờ.Chất“uy-mua”nằmởđó.

[329]LolitaắtđãkểchoQuiltyrằngH.H.cómộtôngchútênlàGuiitaveTrappvớingoạihình

hơigiốngQuilty,kểcảbộria.[330]

Cadillac,loạixesangnhấthồiđó.H.H.biếndạngchínhtảđi.[331]

Quilty,khiđếnbệnhviệnđónLolitađi,mạodanhlàôngchúcủaH.H.[332]

Đồngâmvới“Caughtagain”nghĩalàbịbắtlại.Khỏicầnnóichẳngcóthànhphốnàocócáitênnhưthế.

[333]ViếttắtđầuđềcuốntừđiểntiếngPhápNouveauPetitLarousselllustré.

[334]Trongcommediadell’arte,mộthlnhthứcsânkhấucủaÝkhởitừthếkỉ12vàpháttriểncực

thịnhvảothếkỉ16và17,tiếnsĩGratianocùngmộtlúclàtriếtgia,nhàthiênvănhọc,vănnhân,kẻâmmưuchínhtrị,luậtsư,nhàngữpháp,nhàngoạigiaovànhàvậtlí.Khiôngtanói,ngườitakhôngthểphânbiệtđượcđólàngônngữgìvàluônluôntríchdẫnméomónhữngdanhngônbằngtiếngLatinhhayHiLạp.Cửtọathườngphảicắtngangvàchoôngtaănđònđểchặnđứng“ngọntriềuhùnghồncủadiễngiả".Mirandolalàbịa:khôngcóthànhphốnàomangtênđó.

[335]“Logodaedaly”:thuậtchơichữ,làmtròảothuậtvớingôntừ,“bịa”chữ.Đểchứngtỏmình

rànhmônnày,liềnsauđóH.H.“bịa”luôntừ“logomancy”bằngcácghépđầungữ“logo”(chữ)vớivĩngữ“mancy”(từ tiếngHyLạp“manteia”nghĩa làđoán,ghépvớinhữngphương thứcđặc thù,như“cartomancy”:bóibài,“chiromancy”:coichỉtay…).

[336]TiếngPháp:ởđâuđó.

[337]Nguyênvăn:“undinist”.“Undinist",theođịnhnghĩatrongUrbanDictionarylà:1/ngườiđàn

ôngdễbigợidụcbởinước;2/ngườiđànôngthíchđáivàophụnữ.NhưngtheoTheAnnotatedLolitacủaAlfredAppel,Jr,một“undinist”làmộtnữthủythầnmànếulấyđượcmộtngườitrần,sẽcólinhhồn. “Nhưng,” chínhNabokovbổ sung, “điểmchủyếu làundinist này lại làmộtngười (thường lànam)bịkíchdụckhithấymộtngườikhác(thườnglànữ)đangđái.Theotinhthầnấy,chúngtôitạmdịchlà“thủythần”.

[338]NhânvậtchínhtrongcáctiểuthuyếttrinhthámcủanhàvănPhápMauriceLeblanc(1864-

1941).[339]

NhàthơAnhSamuelTaylorColeridge(1772-1834),trongbàithơ“KublaKhan”,cómộtghichúgiảithíchgiấcmơcủamìnhbịngắtđứtnhưthếnào:“Atthismomeit,hewasunfortunatelycalledoutbyapersononbusinessfromPorlock(Vàolúcấy,chẳngmaycómộtngườitừPorlockgọiôngvìcông chuyện)”. Quilty đã ghépmấy chữ (người dịch in nghiêng) trong câu này thành cái tên “A.Person,Poriock”đểđăngkívàosổcủakháchsạn.

[340]H.H.coinhưđộcgiảđươngnhiênhiểuđượcnhữngcâuđố“dễ”này.Rainbow(nghĩalàcầu

vồng) gần như đồng âm với Rimbaud (xem chú thích ở chương 18, Phần Một) và MorrisSchmetterlingđươngnhiênlànhằmvàoMauriceMaeterlinck(xemchúthíchờchương13,PhầnHai).Cóđiềuhaitínhtừ“ivre”và"bleu”tronghaitácphẩmcủahọ-bàithơ“LeBateauIvre”(Contàusay)

vàvởkịch“L'OiseauBleu“(Conchimxanh)đượchoánvịchonhau.[341]

OrgonlàchồngcủaElmiretrongvởTartuffecủaMolière(1622-1673),kịchtácgialớncủaPháp.

[342]BumperlànhânvậttrongvởTheSchoolforScandal(Trườngdạygâybêbối)củaRichard

Sheridan(1751-1816).[343]

TrongthầnthoạicỏHiLạp,PhineasđãchìdẫnchoJasontìmđượcBộLôngCừuVàng.CònPhineasQuimby(1802-1866)làmộtnhàkhoahọcMĩđitiênphongtronglĩnhvựcnghiêncứuđiềutrịbệnhtâmthần.

[344]“Kitzler”, tiếngĐức, nghĩa là âm vật. “Eryx” là tục thờ nữ thần tình yêuAphrodite (hay

Venus)trongđóviệchànhnghề“mãidâmtôngiáo”làcóthật.DạngviếttắtcủaMississipi–“Miss”–cũnglàchỉdanhcủahoahậutrongcáccuộcthisắcđẹp.Vậynêncụmchơichữnàycóthểđọcthành:“tiếnsĩÂmvật,Venus,hoahậu”.

[345]TiếngLatinh:tựthân.

[346]Catagelalàtên(bịa)củamộtthànhphốtrongvởNgườiAcharniacủaAristophanes(445-385

trướcCôngnguyên),kịchtácgiacổHiLạp,gốctừtiếngHiLạp,cónghĩalà“cườinhạo”.[347]

JamesMavorMorelllàmộttrongnhữngnhânvậtchínhtrongvởCandidacủanhàviếtkịchAilenGeorgesBernardShaw(1856-1950).Hoxton làmộtđịadanh trongđó.Quilty thêmchữcáiavàothànhHoaxton,raýrằnghắnthườngtrúở“hoaxtown”(thànhphốđánhlừa,chơixỏ).

[348]TrongtácphẩmCarmencủaProsperMérimée,Lucas,kịsĩdùngthươngtrongcáccuộcbò

tót(picador),làngườitìnhcuốicùngcủaCarmen.Merrymaykhôngphảilàđịadanhcóthực,màlàmộtphiênâmkiểuMĩcủaMérimée.Pa.,dạngviếttắtcủaPennsylvania,ởđâylàmộtlờigọigiễucủaLolitachoH.H.:“Thếđấy,baạ!”.

[349]QuiltynhạiH.H.XemcâuđầukhổthơcủaR.Brovvningđượcdẫnờchương27,PhầnMột:

“ĐứcThánh,thậtvậy.TrongkhiDolorestócnâu”(Saint,torsooth.VVhilebrownDolores).Haitiếng“thậtvậy”H.H.thốtralàmộtsựxácnhận.

[350]HaroldHaze:ngườichaquácốcủaLolita.Tombstone:biamộ.

[351]Đượctạothànhbằngcáchđảotrậttựcácchữcáitrong“EnchantedHunter”.

[352]“Sựcứngđờcủaxácchết”:chỉGaston.

[353]ChỉMarcelProust.Cuốnápchót củabộ tiểu thuyếtđồ sộA la rscherchedu tempsperdu

(Tìmlại thờigianđãmất), trong lầnxuấtbảnđầu tiên,có tên làAlbertinedisparue(Albertinebiếnmất).

[354]LạimộtquichiếuđếnFreud.

[355]GiaiđoạnvănhóacuốithờikìđồđồngờHiLạpcổđại,kéodàitừkhoảng1600trướcCông

nguyènđếnkhoảng1100trướcCôngnguyênvàlàbốicảnhcủavănhọccổvàthầnthoạiHiLạp,kểcảcácsửthicủaHomère.

[356]TênđượcdùngphổbiếnhơnlàTristan,nhânvậttrongtruyệntruyềnkìvềcuộctìnhbithảm

củaTristanvàIseut,đượckểtheonhiềudịbảnởcảphươngTâylẫnphươngĐông.[357]

H.H.dẫnphứamộtcâuthơnanágiọngđiệucácnhàthơthuộctrườngpháilãngmạnPhápkiểunhưAlfreddeMussetchẳnghạn.

[358]“Khôngsaorathoát- lờiconsáo”:nguyênvănlà“Icannotgetout”.TríchdẫntừcuốnA

SentimentalJoumeythroughFranceandItaly(MộthànhtrìnhtìnhcảmquaPhápvàÝ)củaLaurencesterne,tiểuthuyếtgiaAnh-Ailen(1713-1768).TrongchuyếnthamquanngụcBastilleởParis,Yorick,ngườikểchuyện,đặcbiệtchúýđếnmộtconsáobiếtnóibịnhốttronglồng.Cáiđiệpkhúc“Khôngthoátrađược”củaconchimlàmYorickxúcđộngsâusắc.Bốntiếngduynhất“Khôngthoátrađược”màconsáohọcđượccóthểcoinhưmộtmôtip“bịcầmtù”thườngxuyênámảnhH.H.

[359]KhổbốncâunàybằngtiếngPháptrongnguyễnbản:“Tốinọ,mộtluồnggiólạnhtừnhàhát

khiếntaphảinằmliệtgiường/Âmthanhrè–điêndạithaykẻnàocảtin/Tuyếtrơi,cảnhtrísụpđổ,Lolita!/Lolita,tađãlàmchiđờiem?”ĐâylàmộtkiểunhạigiễuvàmôphỏngnhiềuthểthơPháp.Câuthứhai,“bienfolestquis’yfie”lấyratừlờiđộcthoạicủanhàvuatrongvởLerois’amuse(Đứcvuavuichơi)củađạivănhàoPhápVictorHugo:“Souventfemmevarie/Eienfoiestquis’yfie!”(đànbàthayđổixoànhxoạch/Điêndạithaykẻnàocảtinhọ!).

[360]Blake:địadanhđặttheotênnhàthơWilliamBlake(1757-1827).CònToylestownlàmộttrò

chơichữcủaH.H.-“toil'stown”(thànhphốlaokhổ)-đểghinhớbàithơ“London”củaBlake.[361]

TiếngAnh:“Tiger-moth”,mộtloàibướmcóthật,đồngthờilạiquichiếuđếnbàithơ“TheTiger”củaW.Blake.

[362]FriedrichSchlegel(1772-1829)vàGeorgWilhelmFriedrichHegel(1770-1831),hainhàtriết

họcĐứcnàychẳngliênquangìvớingữcảnhnày,màchỉlàmộtsựgieovầntùytiệnvônghĩacủaH.H.

[363]Tròchơithửtháchsựgandạbằngcáchtựgímộtkhẩusúnglụccóổquayvàotháidương

mìnhrồibópcò(trongổquaychỉcómộtviênđạn).[364]

Theo thần thoạiHiLạp,Mnemosyne lànữ thầncủa trí nhớvàkíức, congái củaUranus(Trời)vàGalea(Đất).

[365]TheothầnthoạiBắcÂu,Mimirlàmộtngườikhổnglồsốngbênmộtcáigiếngởgốccâyđại

thụYgg tượng trưngchovũ trụ.Nhờuốngnướcgiếngnày,Mimirbiếtđượcquákhứvà tương lai."Cantrip”cónghĩalàbùa.

[366]“Souvenir,souvenir,quemeveux-tu?L’automne”làcâuthơmởđầubài“Nevermore”(nhan

đềbằngtiếngAnhnghĩalà:“Khôngbaogiờnữa”)củanhàthơPhápPaulVerlaine(1844-1896).H.H.khi dẫn câu này, “bớt” đi từ cuối "L'automne” (mùa thu) nhưng lại dùng từ tiếngAnh tương ứng(Autumn)đểmởđầucâutiếpsauđó.NhữngkíứcdokháchsạnTheEnchantedHuntersđánhthứcdậykhiếnH.H.nhớđếncâuthơđó.Bàithơkếtthúcbằnglờithisĩnốivớingườiyêurằngkhoảnhkhắcđẹpnhấtđờimìnhlàkhi“lepremieroui”(tiếngvângđầutiên)thốtratừđôimôiyêukiều.

[367]ChỉconchócộcTâyBanNhamàLolitađã“ngồithụpxuốngđểvuốtve”khilầnđầutiênđặt

chânvàosảnhkháchsạnTheEnchantedHunters(xemchương27,PhầnMột).[368]

TiếngĐức:ngườianhem.Nháicâucuốibài“Aulecteur"(Gửibạnđọc)thaylờitựachotậpLesFleursduMal(Áchoa)củanhàthơPhápCharlesBaudelaire:“Hypocritelecteur-monsemblable-monfrère!(Hỡibạnđọcđạođứcgiả-đồngloạicủatôi-ngườianhemcủatôi!)”.

[369]Xemchương28,PhầnMột.

[370]Hiểnnhiên lànháicáiđầuđềAPortraitof theArtist asaYoungMan (Chândungchàng

nghệsĩhồithanhniên)củaJamesJoyce.[371]

Xemchúthíchởcùngchươngnày.

[372]BruteForce(Sứcmạnhthôbạo),bộphimdohãngUniversalPicturessảnxuấtnăm1947và

doJulesDassinđạodiễn.Possessed(Bịmaquỉám)củađạodiễnCurtisBernhardtdohãngWarnerBrotherssảnxuấtcũngvàonăm1947.ĐầuđềcủacảhaiphimđềuphảnánhhoàncànhvàtâmtrạngcủaH.H.

[373]TứclàthuốcláLuckystrike:“omenfaustum”,tiếngLatinhnghĩalà“điềmmaymắn”.

[374]TứcQuilty.

[375]Quiltynháimấycâutrongbàithơ“TheRubáiyát"củanhàthơBaTưOmarKhayyámthếkỉ

12theobảndịchcủaEdwardFitzgerald:"...Ruợuvang,rượuvang,rượuvang/Vangđỏ”,HọaMinóivôiHoaHông...

[376]Xemchúthíchởchương28,PhầnMột.Nhưng“cáivaimaquỉ”củaQuiltythìđược“bấttử

hóa”.[377]

ProustởđâydĩnhiênlàMarcelProust,cònProcustes(còngọilàDamasteshayPolypemon)làmột tên tướngcướphungác thườngbắtcácnạnnhâncủaminhnằmchovừakhítmột tronghaichiếcgiườngkíchthướckhácnhau;nhữngngườicaolớnđặttrêngiườngnhỏbicắtngắnchânđivànhữngngườithấpbéđặtgiườnglớnbịcăngra,chovừakíchthướccủagiường.Dođo,cóthànhngữ“bedofProcustes”(giườngcủaProcustes)cónghĩalàluậtlệtànbạonhằmđồngdạnghóavàgòvàokhuônkhổkhắcnghiệtbằngmọigiá.

[378]Quichiếuvềchương8,phầnIIItrongBàBovary,trongđómàbàochếHomaiscùnghaibác

sĩđiềutrịcủaEmma,BovaryvàCarnivel,cuốngcuồngtìmmọicáchcứusốngnàng,ônggiàRoualt,chacủaEmma(“chacủaFlaubert"bởivìtácgiảđãtừngnói:“EmmaBovaryư?đóchínhlàtôi”)đếnsaukhinàngchết,nhữnggiọtnướcmắtcủaôngđâucó“đúnglúc”.

[379]Nguyênvăn:"honeymonsoon",mộttừghéptựchế,gộphaitừ“honeymoon”(tuầntrăngmật)

và“monsoon”(giómùa).[380]

Mộtcái''mốt”thờithượngởAnhvàonhữngnăm20và30thếkỉtrước.[381]

“Killer”nghĩalàkẻgiếtngười,kẻsátnhân.[382]

SchillerlàmộthọĐức,cóthểphiênâmkiểuAnhthànhSkiller.DickSkiller,mộthòatrộntênngườivớitênphố,đồngâmvới“Dick'skiller”nghĩalàkẻgiếtDick.

[383]Tênphốkhôngkhỏigợiđến“EnchantedHunters”.Xemchúthíchởchương21,PhầnMột.

[384]Mộtngónlặpâmhàihước.Âmlặpởđâylà“sonne”.

[385]Trongbức“SựrađờicủaVenus”.

[386] Xem chương 20, Phần Một. Cuối chương này, Jean Farlow đã suýt nhắc đến “một câu

chuyện cực kì tục tĩu” về ClareQuilty.Xem thêm ở chú thích phần “Vềmột cuốn sách nhan đềLolita”.

[387]Cảđoạnnày(“mọithứđãlạiđâuvàođó...đápứngsựcôngnhậnrànhlàhợplí”)vàsựdiễn

tiếncủacuốntiểuthuyết,đãđượcdựbáotrongmộttácphẩmkháccũngrấtnổitiếngcủaV.Nabokov,Phòng thủ (TheDefense) xuất bảnnăm1930, kể lại bi kịch củamột quánquân cờvua,AleksandrLuzhin.NabokovmôtảvềhaicuốnsáchmàLuzhin"yêumêcuồngsuốtđờimình”,HaivạndặmdướibiểncủaJulesVernevàNhữngcuộcphiêulưucủaSherlockHolmescủaConanDoyle,nhưsau:"...(Luzhin) lưugiữchúng(chỉhaicuốnsáchnói trên–Ngườidịch) trong trínhớnhưdướimộtchiếckínhlúpvànghiệmsinhchúngmãnhliệtđếnnỗihaimươinămsau,khiđọclại,ôngchỉthấymộtbản

rútgọn,nhưthểchúngbịvượtxabởinhữnghìnhảnhbấttử,khôngthểlặplạimàôngđãlưugiữ…”[388]

Xemchương15,PhầnHai.[389]

ÁmchỉhìnhtượngVenustrongbứctranhcủaBotticelli.BotticellilàngườiFlorence.[390]

Pháp,Anh,Áo,một"hỗnhốnggiencùanhiềuchủngtộc”nhưđãnhắctớiởđầuchương2,PhầnMột.Tuynhiên,Nabokovđã“cẩnthậnchừaNgarangoài,mặcdùtôinghingườivợđầucủaanhta(H.H.)cómangchútmáuNgatrộnvớimáuBaLan”.

[391]ChỉQuilty.

[392]ChỉFreud.

[393]TiếngĐứctrongnguyênbản:cấmtriệtđể,nghiêmcấm.

[394]BiệtdanhcủaQuilty:CuephátâmgiốngnhưQ,chữcáiđầucủaQuilty.Xemchúthíchở

“Lờimởđầu”.[395]

TêntrạilàCampQ.Xemchương15,PhầnMột.[396]

MộttừphươngĐôngtụctĩucónghĩalà“giaocấu”.[397]

DonatienAlphonseFrancois,HầutướcdeSade(1740-1814),nhàvănPháp,tácgiảcủanhiềucuốn sách đầy hành động tinh dục bạo liệt, đến nỗi chính tên ông trờ thánh gốc phái sinh của từ“sadisme”(bạodâm).Justinehaynhữngbấthạnhcủađứchạnh(Justineoulesmalheursdelavertu)làmộttrongnhữngtácphẩmchínhcủaôngthểhiệnrõđặctrưngđó.Nhânvậtchính,màtênđượclấylàmđầuđềcuốnsách,làmộtcôgáicựckìphóngtúng,chỉtồntạivìnhữngkhoáilạccủamộtchuỗibấttậnnhữngcuộctruyhoanbạodâm.QuiltyđãviếtmộtkịchbảnphimdựatrênJustine(xemchương35,PhầnHai).

[398]Từlóngđólà“toblow”.

[399]Mộttrongcácbàithơ“Laetieterrabundi”(Vuivẻvàlangthang),tậpLunes(Nhữngvầng

trăng)củaPaulVeriaine, trongđóôngcangợi“cuộc tình”cùngnhữngchuyếnduhànhvớiArthurRimbaud.Mộtlầnnữa,H.H.lạitựđồngnhấtmìnhvớiVeriaine,“ngườitìnhbịbỏrơi”.

[400]ĐềnghịcủaJosévớiCarmentronglầngặpgỡápchóttrongtácphẩm

củaP.Mérimée.[401]

LạithêmmộttríchdẫntừMérimée–mộtthờiđiểmkịchtínhnhấttrongtácphẩm.CarmencóđivớiJosé,nhưngsaukhiphóngngựarờikhỏichốncũ,nàngsẽkhôngbaogiờsốngchungvớianhtamộtlầnnữa.Saunhữnglờikhẩncầuđầynướcmắtnhưngvôvọng,Joségiếtnàng.

[402]Nênnhớbốnnghìnđôlavàonăm1953khácxabâygiờ,cóthểnóilàcảmộtgiasản,“Cách

nàođó,”Nabokovnói,“đâylàđoạnthốngnhấttrongtoànbộcuốnsách.”[403]

ThựcralàJumeau,thủphủcủabangAlaska,nhưngđốivớiH.H.,nơiđóxanhưsaoMộc(Jupiter).SaoMộcbịsươngmù(haze)chephủ.VàLolita,như“Lờinóiđầu"chobiết,chết“ởGraystar,mộtkhuđịnhcưởmiềnTâyBắccựckìhẻolánh”.Xemchúthíchở“Lờinóiđầu”.

[404]ThêmmộttríchdẫntừtácphẩmcủaP.Mérimée

[405]NhữngquichiếuliêntụcđếnCarmencóthểlàcáibẫykhiếnđộcgiả,nhấtlànhữngngười

nghiềntiểuthuyếtlácải,đoánlầmrằngH.H.sẽhànhxửnhưJoséđãlàmvớiCarmen.

[406]CoinhưH.H.mặcvàomìnhsốphậnmàôngtarắptâmdànhchoQuilty.

[407]“Genuflexionlubricity”nghĩalàsùngbáidâmdục.“Gulflexlubrication”nghĩalàtradầumỡ

Gulfex(GulfexEPG2làmộtloạimỡbôitrơnđacôngdụngrấtđượcưachuộng).Haicụmtừnàyphátâmgầngiốngnhau,dođócósự“nóinhịu”.Chúngtôiđểnguyênkhôngdịchvìkhôngthểtìmracáchchuyểnngữtươngđương.

[408]Cácmónănngon.

[409]CâunóicủaLolitatrởlạitrongkíứcH.H.Xemchương27,PhầnMột.

[410]ĐâychỉlàcáchnóithậmxưngcủaH.H.vìthựcrađạoTinLànhkhôngphảilà“vôthần”.

[411]Nguyênvăn:“lithophaniceternities”;lithophanelàmộtloạisứrấtmỏngvàtrong,cóinhoặc

khắchìnhchìmchỉthấyđượckhicóánhsángrọivào.[412]

NhàthơdoH.Hbịara.[413]

“Strippled Hopkins”: Gerald Manley Hopkins (1844-1889), nhà thơ Anh. Từ “stripple"(đốm) được dùng trong bài thơ “Pied Beauty” (Vẻ đẹp lốm đốm) của ông: “Glory be to God fordappledthings...Forrose-molesallinstippleupontroutthatswim”,tạmdịch:“VinhquangthuộcvềThượngĐếvìđãsinhranhữngvậtlốmđốm...Vìnhữngnốtruồihồnglốmđốmkhắptrênmìnhcáhồiđangbơi”.TheolờicủachínhHopkins:“BàithơnàylàsựmôtảưathíchnhấtcủatôivềnhữngđiềukìdiệucủaThượngĐế”.

[414]ÁmchỉcáiđầutrọctrứdanhcủathihàoPháp.TrêntấmảnhdoCarjatchụpôngnăm1863,

photượngcủanhàđiêukhắcRaymondDuchampVillonnăm1911vàbứcchândungkhắckẽmcủaaJacquesVillon,emtrainhàđiêukhắcnóitrên(1920),cũngnhưchândungtựhọa(vàokhoảngnăm1860),tócBaudelairenomnhưbịvặttrụi.

[415]Nhại lời kêu cầu củaStephenDedalus: “God, the sun,Shakespeare (Thượngđế,mặt trời,

Shakespeare)”trongtácphẩmbấthủUlyssescủaJamesJoyce,phần“Nighttown".[416]

TênđầyđủlàAvisByrd.Mộtngónchơichữ:avis,tiếngLatinh,nghĩalàchim(bird)ghépvớihọByrdthànhmộtđiệpâm“birdbird”(chimchim).

[417]MộtlàngnhỏởvùngApesgiápbiển(Alpes-Maritimes)phíaBắcMenon.

[418]Đúngralà“bonjour”,H.HđổichínhtảđiđểbắtchướcCharlotte.

[419]Đâylàmộtvụphạmtộicóthật,lượmratừbáochí,Nabokovghichú.

[420]ÁmchỉmộtcảnhgầncuốitiểuthuyếtMộttổquýtộccủanhàvănNgaIvanTurgenev(1818-

1883).[421]

StellaFantasialàbạncùnglớpvớiLolita(xembảndanhsáchbạncùnglớpchương11,PhầnMột).Chúýcáchchơichữ:“Mặttrònnhưmặttrăng”,“vớisựcẩntrọngcủamộtvìsao(stellarcare)”vàcáitêncủacôdâuStella.

[422]Ngànlờithânái.

[423]vừamới.

[424]Mộttríchdẫnbịa,chẳngtừtácphẩmnào,chỉcốtnhấnvàocáitênLaqueue,trongđóâmtiết

queueđọcnhưCue,tứcQ,tứcQuilty.

[425]Sáutrămđôlahồiấylàcảmộtgiatài.

[426]“Pavor”, tiếng Latinh, có nghĩa là sự hoảng sợ, kinh hoàng; “manor”, thái ấp.Nhằm gợi

khôngkhínhữnglâuđàiyêutinhtrongcáccâutruyệncổtích.[427]

Vívới truyệncổ tíchởđây là thíchhợp,vìđây làchươnghuyềnhoặcnhấtcủacuốn tiểuthuyết.NgườitađãthubăngđĩagiọngNabokovđọcriêngchươngnày(đĩaSpokenArtsLP902,mặt2cóbảybàithơtrongđócómộtbàibằngtiếngNga).CácsinhviênvànghiêncứusinhvănhọcởMỹđượckhuyếncáonênngheđĩanàyđểcảmnhận,quagiọngđọcdiễncảmvàsắcđiệusinhđộngcủatácgiả,chiềusâucủachấthàicũngnhưchủđềcủatácphẩm.

[428]Brewster,phiênâmbằngchínhtảtiếngPháp.

[429]Gãgùmũikhoằm,nhânvậtchínhtrongvởdiễntruyềnthốngPunchandJudy.Dùngởđây

vớinghĩa“thằnghề”.[430]

“Water”,phátâmtheotiếngPháp,tức“watercloset”(phòngvệsinh,nhàxí).[431]

Nabokov, người say mê săn bướm, bắt được mẫu bướm quan trọng nhất của mình ởTelluride,gầnDolores thuộcbangColorado,vìvậyôngđãchọn tênDoloresđểđặt têncho tiểunữthầncủamình.

[432] “Proud Flesh” là Nốt sùi. Dịch chính xác sang tiếng Pháp phải là “Fongosité” hay

“Tissubourgeonnant”.DịchthànhLaFiertédelaChairlàkiểudịchbámtừngchữtheonghĩađen(motàmot).Đúnglàngớngẩn.

[433]PhiênâmkiểuAnhcâutiếngPháp“Voulez-vousboire?”(ôngcómuốnuốngkhông?).

[434]Nhại câu: “And awoman is only awoman, but a good cigar is a smoke” trong bài “The

Betrothed”(Hônthê)củanhàvănAnhRudyardKipling(1865-1936).“Caporal”,trongcâunhạitiếngPhápcủaQuilty,vừacónghĩalàHạsĩ,vừalàmộtnhãnhiệuthuốclá.

[435]Xemthêmchương30.PhầnHai

[436]Giễunhạibàithơ“AshWednesday”củanhàthơAnh-MỹT.S.Eliot,rậptheocấutrúcmở

đầumỗicâubằngtừ“Because”(Vì)[437]

Ýnóimộtcuộcđấutayđôi[438]

Xuyên tạc câu “To-morrow and to-morrow” trong bi kịch Macbeth (hồi V, lớp 7) củaShakespeare.

[439]Lôngcứngmọctuatủaquanhmiệngnhiềuloạiđộngvật,nhưriamèochẳnghạn.

[440]TiếngĐức:bướm.VềMaeterlinck,xemthêmởchương13,PhầnHai

[441]MộtloạiheroinrấtmạnhcủaNamMĩ

[442]Melanie,từchữ“melanin”(chấtnhưộmmàuđen);Weiss,tiếngĐức:trắng.MelanieWeiss,

dođó,cóthểhiểulà:Đen-Trắng.Bà“đo”thựctạitheotiêuchuẩnđen-trắng.TêncủabàtựanhưphảnánhtronggươngcủaBlancheSchwarzman(xemthêm“Lờinóiđầu”).

[443]CónhiềuđảotrênTháiBìnhDươngdocácnhàthámhiểmNgapháthiệnvàđặttên,nhưng

cảhai“địadanh”này,BagrationvàBarda,đềulà“rởm”.BagrationlàmộtdanhtướngNga,CôngtướcPiotrIvanovichBagration(1765-1812),ngườiđãanhdũngchiếnđấuchốngNapoléonởBorodinovàbịtửthươngtạiđó.CònBarda,ởNga,làmộtthứnướcsắcđượcchắttừquátrìnhcấtrượuVodka,để

chogiasúc.[444]

SuốiphunhìnhnónởVườnQuốcgiaYellowstone,HoaKì,đượcđặttênđóvàonăm1870vàlàsuốiphunđầutiêncủaVườnQuốcgianàyđượcđặttên.Cạnhđó,làQuánOldFaithful,cảhaiđềuthuộcKhuLịchsửOldFaithful(OldFaithfulHistoricDistrict).

[445]Nguyênvăn: “quiltedQuilty,ClareObscure”.Mộtngón chơi chữ: “quilted", nghĩađen là

maychần,phátâmnsnánhưQuilty-theokiểu“ôngNảngôngNang,ôngNinhôngNinh”trongđồngdaocùata;“ClareObscure”gợiđếnkĩthuậtsáng-tối(clair-obscur)tronghộihọa.

[446]TheoKinhThánh,sáchthánhJohn(câu24,chương20),Thomas,kẻ“hoàinghi",làvịthánh

tôngđồduynhấtkhôngchịutinsựphụcsinhcủaChúaJesuschođếnkhichínhtaysờthấynhữngvếtđóngđanhcâurúttrêntayChúa.

[447]ChỉCharlottevàLolita.CáichếtcùaCharlotteđượcgợinhớlạiởđâybằngchitiếtxeleolên

bờdốcđầycỏ (chiếcxePackardcùakẻgâyra tainạncánchếtCharlotte leo lênmột“bãicỏ thoaithoảidốc”;đầuchương23,PhầnMột),còncáichếtcủaLolitađượcbáotrướctừ“Lờinóiđầu"Viknhắcđếnởchương29,PhầnHai(“bởivìemđãchếtvàbấttử,khiquívịđọcnhữngdòngnày’).Cái“kiểutổnghợptheocáchHegel"ý thứcrõvởTheEnchantedHunters,đượcthểhiệntheothủpháp“kịch-trong-tiểu-thuyét”, trongđóLolitađượcphânđóngvai cô congáiđầy sứcquyến rũ cùamộtnôngdân(xemchương13,PhầnMột),vớithôngđiệplà:ảoảnhvàthựctếhòaquyệnvàonhautrongtìnhyêu.KhiH.HđềnghịnàngLolitabụngmangdạchửa,bàntayvằngânxanh,đitheomình,ôngtachứngminhrằngảoảnhcủaquákhứ(LolitatiểunữthầnnhưhiệnthâncủaAnnabelđãmất)vàthựctếcủahiệntại(ngườiđànbàgiốngnhưCharlottemàLolitađãtrởthành)đãhòaquyệnvàonhautrongtìnhyêu,mộtsự“tổnghợpâncầnnốihaingườiđànbàquácốvớinhau”.

[448]TiếngLatinh:toànbộ

[449]TheoWho’sWhointheLimelight(Từđiểndanhnhântronggiớisânkhấu),DoloresQuine

mởđầu sựnghiệpdiễnviênbằngmộtvai trongvở“Đừngbaogiờnói chuyệnvớingười lạ” (xemchương8,PhầnMột),vàởchương32,PhầnMộtH.HcũngđãkhuyếncáoLolitanhưvậy:“...nếutôilàem,tôisẽkhôngnóichuyệnvớingườilạ”.

[450]ClareQuilty

[451]Auroch: loạibò rừngChâuÂunayđã tuyệt chủng, chỉ còn lạihìnhảnh trênváchmột số

hangđộngởTâyBanNhavàPháp.[452]

HậutừnàyđượcviếtchoTheAmericanReviewkhitạpchínàyđăngnhiềutríchđoạndàitừLolita.ĐâylàlầnđầuLolitađượcgiớithiệuvớiđộcgiảMĩ,hainămsaukhixuấtbảntạiPháp.Năm1958,nhàxuấtbảnPutnamintoànbộtácphẩm,đãđưahậutừnàyvàonhưmộtbộphậncùatổngthể,vàtừđó,cáclầntáibảnsauđềulàmnhưthế.

[453]TácphẩmnàyđượcinbằngtiếngAnh,theobảndịchcủaDmitriNabokov,saukhiVladimir

NabokovquađờidướinhanđềTheEnchanter(Kẻmêhoặc).Nabokovđãkhônghủynónhưôngnóiởcuốiđoạnnày.

[454]Điềunàyđếnnaykhôngcònđúngnữavì“nhữngcuốnhaynhất”củaNabokovđềuđãđược

dịchsangtiếngAnh.[455]

Nhưđãnóiởchúthíchtrênđây,Nabokovđãkhônghủybảnthảođó.Năm1961,khisoạnlạiđốnggiấytờđồsộcùaông,bấtngờlòiranămmươitưtrangđánhmáy,thayvìbamươitrangnhưôngnói.

[456]ÁmchỉviệcBưuđiệnLiênbang,trongmộtthờigiandài,từnglàcơquankiểmduyệtchínhở

Mĩ.Đồngthời,đâycũnglàmộtngónchơichữđốilậphaitừgầngiốnghệtnhau:"pastmaster"(bậcthầytrongquákhứ)và“post-master"(trưởngbưucục)-“past”trongcụmtừđầunghĩalà”đãqua";“post”trongtừsaulàmộttiềntốcónghĩa“sau”,“hậu".

[457]Mộttrongbốnvùnghệđộngvậtcủathếgiới,Holarctic(vùngBắcCựcvàônđới)đượcphân

làmhai:Palearctic(châuÂuváchâuÁ)vàNearctic(BắcMĩ).[458]

Maximovich, viên đại táBạch vệNga lưu vong, trở thành tài xế lái taxi ở Paris, yêumêcuồngValeria,ngườivợđầucủaH.H.(xemchương5,PhầnMột).

[459]KhiJeanFarlownhậnxétlàH.H.xuốngbơimàkhôngtháođồnghồtay,Charlottenóiđể

bạn yên tâm rằng đó là đồng hồ không ngấm nước, một điều kì diệu của công nghệ hiện đại.'"Waterproof,Charlottekhẽnói,chúmmôinhưmồmcá"(xemchương20,PhầnMột).TừnàytrởlạitrongđầuH.H.khiLolita,lúcnàyđãlàDoloresSchillerbụngmangdạchửa,cuốicùng,thốtracáitêncủakẻđãbắtcóccô.“Waterproof.TạisaomộthìnhảnhcủaHèHourglass lại lóelênnhưmộtánhchớptrongtâmthứctôi?”(chương29,PhầnHai).

[460]XemChương6,Phần2

[461]Ông già nói về người con trai chết từ bamươi năm trước như thể anh ta còn sống (xem

chương16,PhầnHai).[462]

NếuH.H,cókhinàothànhcôngtrongviệc“xácđịnhdứtkhoátcáimathuậtnguyhiểmchếtngườicùatiểunữthần”(xemchương29,PhầnMột),thìchínhlàởcảnhnày(xemchương29,PhầnMột.

[463]NơiQuiltyđoạtLolitakhỏitayH.H.-điềuđángchúýlànhữnghìnhảnhmàtácgiả“chọn

rađểthưởngthứcmộtcáchđặcbiệt”nhưnóiởtrên,khônghềlàthuầntúynhụcdục.

TableofContentsLờinóiđầuPHẦNMỘT1102030PHẦNHAIVềmộtcuốnsáchnhanđềLolita[1][2][3][4][5][6][7][8][9][10][11][12][13][14][15][16][17][18][19][20][21][22][23][24][25][26][27][28]

[29][30][31][32][33][34][35][36][37][38][39][40][41][42]