ngàn cánh hạc - sachvui.com · biết là có nên hay không nên đến dự buổi trà...

113

Upload: others

Post on 26-Dec-2019

2 views

Category:

Documents


0 download

TRANSCRIPT

NGÀNCÁNHHẠCYasunariKawabataTrùngDươngdịch

Ebookmiễnphítại:www.Sachvui.Com

GiớithiệuNGÀNCÁNHHẠClàmộttruyệntìnhgiấunhiềutruyệntìnhxuyênthế.

BàOtatìmlạingườitìnhđãmấtquahìnhdángphongđộcủangườicontrai,kémnàng25tuổi.Nhưthểđạotràđếngiờlâmchungmuốnđượchồisinhtrởlạitronghơithởthanhniên.RồiđếnlượtKikuji,lạitheovếtcũ,tìmnàngtrongFumiko,congáicủanàng.Otamangtấtcảdịudàngâuyếmcủamộtngườimẹ,nhưnglạicónhững

nétngâythơmêđắmcủamộtJulietteđangđộthanhxuân,cónhữngđớnđautừng trải củamộtAnnaKarénina bất hạnh, và ở nàng, cònmột hồnĐạmTiên linh ứng, hiển hiện. Ota chỉ sống có vài ngày trong đời Kikuji, yêuchàngtrongvàikhắcnhưngvếtmôinàngđãtạctrongdathịtchén,đãthànhgợnchén,nằmtrongvậtchất,đãtrởthànhmộthữuthể.ĐờiOtalàđờitràtrong buổi hoàng hôn, nàng như tia sáng cuối cùng loé lên trước khi tắt,nhưnghồntràkhôngđiđược,cứvềtrongchén.Tràvàchén,nhưvếtmôivàconngười, chẳngkhácgì tácphẩmnghệ thuật.Người ta có thểbỏbê trà,chéntrongbóngtối, trongẩmướtcủamột trà thấtkhôngngười;cũngnhưngườitacóthểđểsáchẩmmốctrongthưviệntốitămmốimọt.Nhưngmỗilầncómộttâmhồntrikỷnângchén,làvếtsonlạihiệnlêncùngvớihươngtrà,hồntrà,cũngnhưmỗilầncóngườidởsáchrađọc,nhữngconchữtrongtácphẩmsẽlạiđộngđậy,thìthầmnóichuyện.OtacũngnhưEva,saukhiphạmcấm,tấtphảiđọađầy:hốihận,mặccảm,

tộilỗi.TấtcảđượcxâydựngnhưmộtbikịchcổđiểnShakespeare,nhưngvôcùngthanhthoátnhưvòngluânhồibểkhổ,bếnmêcủanhàPhật.Đọađầyvìtộilỗihayvìtìnhyêu?Câuhỏiấyngàyđêmkhôngngớtdày

vòKikuji,khônglờigiảiđáp…

NGÀNCÁNHHẠCINgaycảkhiđãtớiđườngKamakuravàđềnEngakuji,chàngcũngkhông

biếtlàcónênhaykhôngnênđếndựbuổitràđạo.Dầusaocũngđãtrễgiờhẹnrồi.MỗilầnKurimotoChikakotổchứctràđạotạitúplềudùngchocácbuổi

tràđạoởphía trongngôiđềnEngakuji, chàngđềuđượcnhận lờimời.Dùvậy, chưamột lần nào chàng đến dự kể từ ngày cha chàngmất. Đối vớichàng,nhữnglầnđượcmờinhưvậychỉcóýnghĩacủasựtưởngnhớđếnchachàngmàngườitadànhchochàngvậythôi.Lầnnày,tronggiấymờigửichochàngcòncóthêmmộtđoạntáibútnhư

sau:“Nữchủnhânmuốnchàngxemmặtmộtthiếunữvốnlàmộthọctròvềmôntràđạocủamình.”Khiđọcnhữngdòngtáibútđó,KikujinghĩđếncáibớtcủaChikako.Có lẽ dạo chàngmới độ tám, hay chín tuổi thì phải.Một lần chamang

theochàngđếnthămChikakovàhọgặpcôtatrongphòngđiểmtâm.Chiếckimonocủacôtabỏngỏ.Côtađangngồicắtnhữngsợilôngmọctrêncáibớtnơingựcbằngmộtchiếckéonhỏ.Cáibớtlớnbằngbàntaychetớinửangựcbên tráixuống tuốtđếnchỗ trũnggiữahaivú.Mớlôngmọc trêncáibớtmàutímthandườngnhưkhárậmvàcôtađangcắtbớtđi.-Anhcódẫntheothằngnhỏđóà?Vớivẻkinhngạc,côtatúmvộihaivạtáokimonophíatrêncổkhéplại;

rồi, có lẽ vì sự vội vã chỉ làm cho cô ta trở nên hởhanghơn, cô ta quayngoắtđivàcẩnthậnbuộclạidảilưngcủachiếckimono.SựngạcnhiênđếnvớiKikujinhiềuhơnlàđếnvớichaKikuji.Bởilẽngườitớgáiđãđónchaconchàngởcửa,thìChikakophảibiếtlà

cóchaKikujitớithămchứ.ChaKikujikhôngvàophòngănđiểmtâm.Thayvìvậy,ôngngồiởphòng

bênnơiChikakothườngdạyhọctròvềmôntràđạo.-Tôicóthểdùngtràđượckhông?–ChaKikujihỏivẻlơđãng.Ôngngướcnhìngiỏhoatreonơinócnhà.-Đượcchứạ.–Tuynóithế,nhưngChikakovẫnkhôngnhúcnhích.Trênmảnhbáotrảidướigốicôta,Kikujinhậnthấynhữngsợilôngtrông

giốngnhữngsợirâu.Dùlúcbấygiờlàbanngày,lũchuộtvẫnchạyloạnxạtrênnềnnhàbịlõm

hẳnxuống.Sátngayhànghiênlàmộtcâyanhđàonởđầyhoa.

Cuốicùng,côtabướcđếnbênlònấutrà,lúcấytrôngChikakocóvẻbậnrộn.Khoảngmườingàysau,Kikujinghemẹchàngnóivớichachàng,nhưthể

làmộtbímậtghêgớmđếnđộchàngkhôngnênbiếtđếnđểlàmgì,đólàviệcChikakokhônglấychồngchỉvìcáibớtcủacôta.Trongđôimắtcủamẹcóvẻthươngcảmlắm.-Thếà?–ChaKikujigậtgùvớivẻngạcnhiêncôngkhai.–Nhưngmàthế

thìđãsao,nếuchồngcôtathấycáibớtđó?Nhấtlànếuhắnbiếttrướckhihắncướicôta?-Đócũnglàđiềutôinóivớicôta.Nhưngmàđànbàlàđànbà.-Tôikhôngtinlàcôtalạicóthểnóivớimộtngườiđànônglàcôtacó

mộtcáibớttotướngngayởvú.-Nhưngmàcôấyđâucòntrẻgìnữa.-Khôngvìvậymàdễdàngđâu.Khimộtngườiđànôngcómộtcáibớt

nhưvậy,hắnvẫncóthểlấyvợmàchỉviệcphálêncườikhibịkhámpháralàmìnhcómộtcáibớtởvú.-Thếbàcótrôngtừcáibớtcủacôtabaogiờkhông?-Cáinhàôngnày!Lẽcốnhiênlàtôichưađượctrôngthấycáibớtđó.Nhưvậyhaingườichỉmớinóichuyệnvềvụấythôi?-Côtađếnđâydạytôimôntràđạovàchúngtôinóirấtnhiềuthứchuyện.

Tôichắcchắncôấyđãcảmthấynhưlàđangthútộivậy.ChaKikujilặngthinh.-Giảthửbâygiờcôấylấychồng.Liệungườiđànôngsẽnghĩgì?-Cóthểhắnsẽcảmthấyghêtởm.Nhưnghắncũngcóthểtìmthấyởđó

mộtcáigìlôicuốnchứ,chẳnghạncoiđólàmộtbímật.-Mỗikhuyếtđiểmđềucónhữngcáitốtcủanó.Tómlại,đâykhônghẳnlà

mộtđiềuđángbậntâm.-Tôicóbảovớicôtarằngđiềuđókhôngcógìđángngạihết.-Nhưngcôtabảotiếcthaycáibớtđólạinằmngayởvú.-Thếà?-Vấnđềnangiảinhấtlànếucôtacómộtđứacon.Đốivớingườichồng

thìcóthểkhônghềgì,nhưngcònđứanhỏ?-Bộcáibớtsẽngănsữakhôngxuốngđượcsao?-Khôngphảichuyệnđó.Khôngphảiđâu,sựphiềnnhấtlàkhiđứanhỏbú

mẹnósẽnhìnthấycáibớt.Tôikhôngnghĩđếnvấnđềđónhưngđốivớimột

ngườihiệnđangcómộtcáibớtnhưvậy, tựnhiênhọphảinghĩđếnnhữngchuyệnđó.Ngaytừkhiđượcsinhra,nóbúsữaởchỗđố;rồingaytừkhinóbiếtnhìn,nóđãnhìnthấycáibớtxấuxínơivúcủamẹnó.Cáiấntượngđầutiêncủanóvềcuộcsống,cáiấntượngđầutiênvềmẹnó,cóthểlàcáibớtxấuxíkiavàtừđócóthểcáiấntượngnàysẽámảnhđứabésuốtđời.-Thậtà?Nhưngđókhôngphảilànhữngâulodotưởngtượngmàrađấy

chứ?-Tôinghĩlàngườitacóthểnuôiđứabébằngsữabò,hoặcgiảmướncho

nómộtchịvú.-Tôinghĩđiềuquantrọngnhấtlàliệucósữachonóbúhaykhông,chứ

khôngphảilàviệccócáibớthaykhông.-Tôisợlàkhôngchỉnhưvậythôiđâu.Khitôinghecôtâmsựnhưthế,tôi

đãkhóc.Nhưthếđó.TôikhócóthểchothằngKikujibúsữaởcáivúcócáibớtnhưvậy.-Thậtà?Khichứngkiếnsựthậttrên,mộtmốicămphẫnxâmchiếmKikuji,chàng

cảmthấygiậnchachàngvìôngđãtỏrathảnnhiêncoinhưkhôngcóchàngởđó,dùchínhKikujicũngđãnhìnthấytậnmắtcáibớtcủangườiđànbà.Bâygiờ,vìvậy,gầnhaimươinămquarồi,mỗilầnnghĩđếnsựbốirốicủa

cha,chàngvẫnkhôngkhỏimỉmcười.Dạochàng lênmườihaykhoảng tuổiđó,chàng thườngnghĩđếnnhững

câunóicủamẹvàbỗngcảmthấykhóchịuthếnàovớiýnghĩnếumộtđứaemtraihayemgáicùngchakhácmẹvớichàngbúsữanơichiếcvúcócáibớttotướngkia.Đókhôngphảilàmộtmốisợvìcómộtđứaemtraihayemgáiđượcsinh

ởngoàigiađìnhvàlàmộtkẻlạđốivớichàng.Đóthựcralàmốisợđốivớingườiemtraihayemgáiđóthìđúnghơn.Kikujibịámảnhbởiýnghĩmộtđứatrẻđượcnuôibằngsữatừbầuvúcócáibớtđầynhữnglônglánhưthếkiathìcóthểtrởnênmộtquáivật.Chikakocóvẻkhôngcóconcáigìcả.Ngườitacóthểcóconnếungườita

muốn,ngờrằngchachàngkhôngmuốncóconvớicôta.Sựliênkếtgiữacáibớtvàđứaconđãlàmmẹchàngbuồn,cóthểvìlẽđó

chachàngđãđiđếnthuyếtphụcChikakokhiếnchocôbỏýđịnhcómộtđứaconvớichachàng.Dù thếnàođi chăngnữa thìChikakođãkhônghề sảnxuấtramộtmốngnào,ngaycảkhichachàngcònsốnghaysaukhiôngđãnằmxuống.CólẽChikakođãtâmsựvớimẹchàngnhưthếsaukhiKikujitrôngthấy

cáibớtcủacôtavìcôtasợrằngthếnàochínhKikujicũngsẽnóivềcáibớtđó.Chikakokhônglấychồng.Phảichăngcáibớtđóđãámảnhcảcuộcđời

khiếncôbịlệthuộcvàonó?Kikujikhôngbaogiờquênđượccáibớtđó.Đôikhichàng tưởng tượng

nhưchínhcuộcsốngcủachàngcũngbịvướngmắctrongcáiấntượngvềnó.KhichàngnhậnđượctấmgiấymờicủaChikakonói,sởdĩcôtatổchức

buổitràđạolàcốtđểcólídogiớithiệuchàngvớimộtthiếunữ,cáibớtlạihiệnratrướcmắtchàng,vàvìcuộcgiớithiệudoChikakodàncảnh,chàngtựhỏiliệuthiếunữkiacómộtlàndahoàntoànkhôngmộtvếttànnhangnàokhông.Liệuchachàngcókhinàodùngngóntaycủaôngđểxiếtmạnhcáibớt?

Liệucókhinàoôngcắnvàođó?ĐólànhữngýnghĩtưởngtượngcủaKikuji.Ngay cả bây giờ, khi chàng băng qua sân đền và nghe tiếng chim kêu

chiêmchiếp,nhữngýnghĩđólạiđếnvớichàng.Khoảnghaihaybamươinămsaucáichếtcủachachàng,Chikakođãcó

cáitínhcáchcủagiốngđựcphầnnào.Bâygiờcôtalàmộtthứngườihoàntoànkhôngcócảmgiácgìvềtìnhdụccả.Tạibuổitràđạohômnay,cóthểcôtasẽrấtbậnrộn.Cólẽchuyệncáicái

bớtởvúđãnhạtphaitrongtrícôta.Kikujinởmộtnụcườinhẹnhõmvàliềnsauđócóhaithiếunữbướcvộivãvượtlêntrướcchàng.Chàngdừnglạiđểchohọqua.-Cáccôcóbiết,đếncáilềumàcôKurimototổchứctràđạohômnay,đi

vềphíanàyphảikhông?–Chànglêntiếnghỏi.-Dạthưaphảiạ.–Cảhaithiếunữcùngtrảlờimộtlúc.Kikujibiếtrõhướngnàophảiđirồivàchàngcóthểđoán,quacungcách

ănmặc của các cô, là họ cũng trên đường đi dự buổi trà đạo như chàng.Chàng hỏi thăm họ chẳng qua là để tự xác định với chínhmình là chàngđangđiđếnchỗtổchứctràđạođâythôi.Mộttronghaithiếunữkháđẹp.Nàngmangtheomộtgóiđồtrongchiếc

khănmàuhồngcóđiểmngàncánhhạctrắng.

IIKhiKikujiđếnnơi,haithiếunữđangthaytấtmớiđểđitrongnhà.Chàng

nhìnvàotrongnhà.Phòngchínhkhárộng,khoảngđộtámthướcvuông.Dùvậy,kháchđếnquỳxungquanhphòngkháđông.Dườngnhưchỉtoàn

kháchđànbà,nhữngngườiđànbàmặckimonomàusáng.Chikakonhậnthấychàngngaylậptức.Nhưthểngạcnhiênvìsựcómặt

củachàng,côtađứngdậytiếpchàng.-Vàođây,mờicậuvàođây.Thậtquýhóaquá!Xinmờicậuvào,cậucứ

vàothẳngđiđượcmà.–CôtachỉchỉvàochiếccửaxếpởcuốiphòngđốidiệnvớihànghiênchỗKikujiđứng.Kikuji thẹnđỏmặt.Chàng cảm thấy tất cảmọi conmắt đềuđổdồnvề

phíachàng.-Toànphụnữà?-Trướckhicậuđếncũngcómộtôngghéqua,nhưngôngtađirồi.Cậulà

nhânvậtsángchóiởđâyđây.-Khônghẳnsángđâu.-Ồ,hẳnlàthế,cậucóđủmọithứnănglực.Mộtcáibìnhhoatím.Kikujixuataytỏýmuốnngồiởmộtchỗítbịđểý.Thiếunữ thuvénmấy chiếc tất rải rác vào trong chiếckhăn có in hình

ngàncánhhạc.Nàngđứngdậynhườngchỗchochàngđiqua.Phòngđợichứađầynhữnghộpkẹo,đồsứuốngtràdoChikakomanglại

vànhữnggóiđồcủakhách.Tạimộtgócnhà,ngườitớgáiđanglauchùimộtmónđồ.Chikakobướcvào.-Sao,cậunghĩsaovềcôgái?Xinhđấychứ,phảikhông?-Cáicôvớichiếckhăncóinhìnhngàncánhhạcấyà?-Cáikhănnào?Làmsaotôibiếtđượccáikhănnào?Cáicôtôimuốnnói

hồinãyđứngđâymà,cáicôđèmđẹpđó.CôtalàcongáinhàInamura.Kikujigậtgùvẻmơhồ.-Khăntay.Cậuđểýcáikhôngđâu.Ngườitakhôngnênquátỉmỉ.Tôicứ

ngỡlàhaingườiđivớinhau.Tôiđãvộimừng.-Côtanóicáigìvậy?Cậugặpcôtatrênđườngtớiđây.Đólàmộtđiềmbáolànhchomốiliên

hệgiữahaingười.ChacậucũngquenbiếtvớiInamura.

-Thậtà?-GiađìnhđócómộttiệmbántơlụaởYokohama.Côtahoàntoànkhông

biếttígìvềcáigọilàtânthời.Látnữacậucóthểnhìnthấycôtakĩhơn.GiọngnóicủaChikakohơito,Kikujingượngngùng,engạitiếngnóicủa

cô ta có thể bị nghe thấy xuyên qua bức bình phong căng giây ngăn vớiphònghọpbênkia.Độtnhiên,côtaghésátmặtchàng.-Tuynhiêncómộtvấnđềhơiphứctạp.–Côtahạthấpgiọngxuống.–

BàOtacómặtởđây,vớicảcôcongáicủabànữa.–CôtaquansátphảnứngcủaKikuji.–Tôikhônghềmờibà ta.Nhưng từ lâuđãcócái lệ làaicũngcóthểthamdựvàocácbuổitràđạonếuhọlàchỗquenbiết.HômnọcòncómấyngườiMỹtớidựnữa.Tôirấttiếc,songbiếtlàmsaokhibàđếndự.CốnhiênbàtakhôngbiếtgìchuyệncậuvàcôgáinhàInamurahết.-VềchuyệntôivàcôgáinhàInamura?Nhưngmàtôi…–Kikujiđịnhnói

làchàngkhôngđếnđâyđểsửasoạnchomộtbuổixemmắtngườivợtươnglai.Bắpthịtcổchàngtrởnêncứnglại.-NhưngbàOtachínhlàngườisẽphảicảmthấykhóchịu.Cậucóthểcoi

nhưkhôngcógìđãxảyrahết.LốigạtbỏvấnđềcủaChikakolàmchàngkhóchịu.Sự thân thiếtgiữaChikakovàchachàngrõ ràng làđãxảy ra trongmột

thời gian khá ngắn ngủi. Trong thời gian cuối cùng của đời ông, dù saoChikakođãtỏrarấthữuíchchogiađìnhchàng.Côtathườngđếnđằngnhàchàngđểgiúpviệctrongbếpmỗikhicótổchứctràđạovàngaycảkhicókháchthườngđếnchơinhàvàởlạidùngcơm.ÝtưởnglàmẹchàngcóthểghentuôngvớimộtcôChikakokhôngcảm

giáctìnhdụcdườngnhưkhôihài,chỉcònđángnởmộtnụcườikhẩy.HẳnlàmẹchàngbiếtchuyệnchachàngđãnhìnthấycáibớtcủaChikako,vàtrậnbãođãqua;chínhChikako,nhưthểcảcôtacũngđãquênhếtmọisự,lạitrởthànhbạnthâncủamẹchàng.CómộtthờikỳKikujicũngđốixửvớicôtabằngtháiđộhơicoithường.

Vàchàngđãtrútcơngiậntrẻconcủamìnhlêncôta,nêntínhnếtbấtthườngkhóchịucủanhữngngàythơấudườngnhưnhạtphai.Có lẽ đó làmột cuộc sống thích hợp với Chikako: biếnmất trong tình

trạngkhôngcảmgiáctìnhdụcvàtrởnênmộtthứbấtđộngthuậntiện.Vớigia đìnhKikuji, cô ta đã thành côngmột cách khiêm tốn với tư cáchmộtngườidạyvềmôntràđạo.ChínhKikujicũngcảmthấycóđôichútcảmtìnhvớicôtakhichachàng

mất,chàngcócảmtưởngcôtađãquênđingườiđànbàtrongcôsaumộtthời

gianngắnngủilàmnhântìnhcủachachàng.Ngoàiviệccoicôtanhưmộtngườibạn,mẹKikujicònliênlạcvớicôta

cốtđểnhờdòxétgiùmbàvềvấnđềbàOtanữa.SaucáichếtcủaôngOta,mộtngườibạncùngchiasẻvớimìnhtrongcác

buổitràđạo,chaKikujiđãlãnhtráchnhiệmcoisócbộsưutầmđồsứuốngtràcủaôngOtavàôngbịlôicuốnđếngầnngườigóaphụvợbạnvìthế.Chikakovộivãbáotinchomẹchànghay.LẽcốnhiênChikakotrởthànhđồngminhcủamẹchàng–quảlàmộtthứ

đồngminhquátậntâm.Côtatheodõichachàng,côtacũngthườngtớiđedọabàOta.Dườngnhư,tấtcảsựghentuôngcủachínhcôtađượcdịpbùngnổ.Ngườimẹtrầmlặng,bìnhtĩnhcủaKikuji,luilạiphíasausựcanthiệpdữ

dộitrên,lolắngnhiềuhơnvềviệcngườitacóthểnghĩrasaođóvềchuyệnchachàngngoạitình.Ngaycả trướcmặtKikuji,ChikakokhôngngầnngạihạnhụcbàOtavà

khimẹchàngtỏýkhôngbằnglòng,ChikakodámnóingaylàkhôngcógìtrởngạinếuKikujingheđượcnhữngđiềuđó.-Lần trước cũngvậy, khi tôi đếnnhà conmụđểbảo cho conmụbiết,

cũngthườngcómộtđứanhỏcómặtnghethấyhếtmọisự.Khôngphảichínhtôiđãnghethấytiếngkhịtmũiởphòngbêncạnhđósao?-Mộtđứacongáiphảikhông?–MẹKikujicaumày.-Phải.Mườimộttuổi,bàOtanóivậythìphải.Quảthậtlàcócáigìkhông

ổnvớimụđànbàđó.Tôinghĩđúngramụtaphảilaconnhỏvềcáitộinghelénchuyệnngườilớn,vậymàmụtađãlàmgì,chịbiếtkhông?Mụtađứnglên, sangbồngđứanhỏquaphòngbênnày,ômnó trong lòng,ngay trướcmặt tôi, vậy đó.Tôi nghĩ làmụ ta cầnmột diễn viên phụđể nângđỡmụtrongkhimụkhócnứcnở!-Nhưngmàchịcónghĩnhưvậykểcũnghơibuồnchođứabékhông?-Chínhvìvậymàchúngtaphảidùngđứanhỏđểgiữmụtalại.Conbébiếtđủmọichuyện.Dầusao tôi cũngphải thừanhậnđó làmột

conbédễthương.Khuônmặtnótròntrĩnh.–ChikakonhìnKikuji.–HaylàchúngtanhờbéKikujinóivớichanó.-Đừngrảichấtđộc raxaquá, tôiyêucầuchịđó.–NgaycảmẹKikuji

cũngphảiphảnđối.Chịđểchấtđộcngấmvàongườichị,đómớilàtấtcảcáisựrắcrối.Chịhãytậptrunglại,nhổcáichấtđộcđórađi.Coixemchịgầybiết chừngnào, cònmụ ta thìmột ngàymột phỗng ra,một đẫy thêmđấythôi.Quảthậtcócáigìđókhôngổnvớimụta,mụnghĩnếumụkhóclóc,

mọi người sẽ hiểu mụ chắc. Và ngay tại căn phòng mà mụ ấy tiếp anhMitani,mụ cũng chưng cả bức hình của chồngmụnữa.Tôi lấy làmngạcnhiêntạisaoanhMitanikhôngbảochomụbiếtvềvụđó.VàrồisaucáichếtcủachaKikuji,chínhbàOtakiađếntúplềuChikako

tổchứctràđạo,lạicònmangtheođứacongáinữa.Kikujicảmthấyớnlạnh.ChikakonóilàcôtakhôngmờibàOtahômnay.Dầuvậy,đólàmộtđiểm

đángngạcnhiên:haingườiđànbàvẫnthườnggặpnhausaucáichếtcủachachàng.CólẽngaycảcôcongáicũnglàhọctròcủaChikakothìphải.-Nếucậucảmthấykhôngthích,tôicóthểyêucầubàrútlui.–Chikako

nhìnsâuvàomắtchàng.-Đốivớitôithìkhôngcangì.Cốnhiên,nếubàấymuốnđi.-Nếubà ta làmộtngườibiếtnghĩđếnnhữngđiềuphải,bà tađãkhông

đemsựbấthòađếnchochamẹcậu.-Côcongáicũngcùngđivớibàtaà?–Kikujichưabaogiờtrôngthấy

ngườicongái.Kểracũngcóvẻkhôngthíchhợpthếnàotrongviệcgặpcôgáivớichiếc

khăn có in hìnhngàn cánhhạcngay trướcmặt bàOta.Và chàng lại càngngạingùnghơnvớiýnghĩgặpmặtngườicongáihômnay.NhưnggiọngnóicủaChikakođãvanglênbêntaichàng.Bàtahẳnbiếtlà

mìnhcóđếnđây.Mìnhkhócóthểbỏđinữa.Chàngđứngdậy.Chàngvàophònghọpbằnglốicửaởgócphòngvàđếnngồitít tậncuối

phòng.Chikakotheosátsauchàng.-ĐâylàcậuMitani.–Giọngnóicủacôtagầnnhưcóvẻtrịnhtrọng.Kikuji cúiđầuchàomọingườivàkhi chàngngẩngđầu lên, chàngnhìn

thấycôgáimộtcáchrõràng.Cómộtcáigìđógầnnhưchuếnhchoáng,thoạtđầuchàngkhôngtàinàophânbiệtđượccácbàcáccôngồitrongphòngvớinhữngbộkimonomàusángrỡ.BâygiờchàngnhậnrabàOtangồiđốidiệnngaytrướcmặtchàng.-CậuKikuji.–ĐólàgiọngnóicủabàOta.Mọingườitrongphòngđều

ngherõtiếngnóiđầysựcảmmếnchânthựccủangườiđànbà.–Lâurồitôikhôngviếtthưvàotrongấyđểthămhỏicậugìcả.Từsaulầncuốicùnggặpcậuchođếnnaycũngđãkhálâurồiđấy–Bàtahíchvàotayáocôcongái,giụcnàngcúichàoKikuji.Ngườithiếunữthẹnđỏmặt,cúinhìnxuốngsànnhà.

ĐốivớiKikuji,tháiđộđócóvẻlốbịch.ChàngkhôngthểnàodòrađượcmộtchútgìgọilàhậnthùtrongcungcáchcủabàOta:Bàtacóvẻthathiếtdịudàng,bàđãđểlộniềmvuikhônxiếtđốivớicuộcgặpgỡbấtthườngnày.Ngườitacóthểkếtluậnlàbàtađãkhôngcóvẻgìdèdặthayengạitrongbuổihọpmặthômnay.Ngườicongáingồicứngđơ,đầucúixuống.Cuốicùngchợtnhậnrasựlạclõngvâyquanhmình,bàOtacũngđỏmặt

lênvì thẹn.Tuynhiên,bà tavẫnnhìnKikuji,như thểbà tamuốnchạybổđếnbênchàng,hoặcnhưthểbàtađangcóđiềugìcầnnóivớichànglắm.-Cậuđanghọcvềmôntràđạo,phảikhôngạ?-Tôichảbiếttígìhếtvềcáiđó.-Thậtvậysao?Nhưngtronghuyếtquảncủacậuđãmangsẵncáitinhthần

ấy.–Sựxúcđộngdườngnhưvượtquásứcchịuđựngcủangườiđànbà.Từsauđámtangchachàng,Kikujichưahềgặplạibàta.Bàtadườngnhưkhôngthayđổilàbaotừbốnnămnay.Chiếccổtrắngkhádàivẫnnhưthếvàđôivaiđầyđặncânđốivớichiếccổ

thanhtú–kểrađócũnglàmộtdángvóckhátrẻsovớisốtuổicủangườiđànbà.Miệngvàchiếcmũinhỏrấtphùhợpvớicặpmắt.Nếuđểýhơnmộtchút,ngườitasẽnhậnthấychiếcmũinhỏcủabàtarấtđềuvàgọn.Khibàtanói,môidướihơitrềramộtchútnhưngườiđangbĩumôi.Ngườicongáiđược thừahưởngchiếccổdàivàđôivaiđầyđặncủabà

mẹ.Miệngnàngrộnghơn,tuynhiên,môinàngluônmímchặtlại.Cóvẻgìgần như khôi hài xung quanh chiếcmiệng nhỏ nhắn của bàmẹ bên cạnhchiếcmiệngcủangườicon.Mộtvẻubuồnthểhiệntrongđôimắtcủathiếunữ,vẻubuồnnặngnềhơn

làvẻubuồntrongđôimắtngườimẹ.Chikakocờithantronglò.-CôInamura,côvui lòngpha tràchocậuMitani.Hìnhnhưcôchưahề

thựctậpbaogiờ.Côgáivớingàncánhhạcđứnglên.KikujiđểýthấynàngngồibêncạnhbàOta.Tuyvậychàngđãtránhnhìnnàngkhichàngnhìnvềphíahaimẹconbà

Ota.CốnhiênkhiChikakomờicôgáiđứnglênphatràlàcốtýđểchàngquan

sátnàngkĩ.Khinàngđếnbênlòthan,nàngquaysanghỏiChikako.

-Emphảidùngcáichénnàobâygiờ?-Đểtôicoi.DùngcáichénOribe[1]đượcđó,–Chikakotrảlời.–Cáichén

đótrướckialàcủachacậuMitani.Ôngrấtthíchcáichénđóvàchínhôngchotôiđấy.Kikuji nhớ chiếc chén uống trà mà Chikako vừa đặt xuống trước mặt

người thiếu nữ.Quả thực chiếc chén này ngày trước là của cha chàng vàchínhbàOtalàngườiđãchoôngchiếcchénđó.Bàsẽcảmthấyrasao,khinhìnthấytạibuổitràđạochiếcchénuốngtrà

đã từng được bà nâng niu rồi đã được chuyển từ tay cha Kikuji đến tayChikako?KikujichưnghửngtrướcsựthiếutếnhịcủaChikako.NhưngngườitacóthểkếtluậnlàbàOtacũngđãchứngtỏmộtchútkhéo

léo.Trướcmặtchàng,côgáinhàInamurabỗng trởnênđẹp lạ thường,nàng

bỗngnổibậtlêntrênnhữngmẩuchuyệnnhỏnhencủanhữngngườiđànbàđứngtuổiđangvâyquanhchàngkia.

IIIVớivẻhồnnhiên,nàngđiđilạilạitrongsuốtbuổilễkhôngmộtchútdo

dựvàcuốicùngchínhtaynàngđặtchéntràxuốngtrướcmặtKikuji.Saukhiuốngtràxong,Kikujinhìnvàochiếcchén.Đólàmộtchiếcchén

Oribemàuđen, lấmtấmđiểmtrắngởmộtbênchén,vớihìnhvẽcànhcâynonmàuđen,hìnhcongcong.-Cậuhẳnnhớcáichénnày,–Chikakolêntiếngtừđầuphòngbênkia.Kikujitrảlờithoáithácrồiđặtchiếcchénxuống.-Hìnhvẽtrênđógợichongườixemcáicảmgiácvềnúinon.–Chikako

nói.–Mộttrongnhữngchiếcchéntốtnhấtđểdùngvàodịpđầuxuân–chacậuthườngdùngnóluôn.Mangnóradùnghômnaykểcũnghơitráimùamộtchút,nhưngtôinghĩlàđểchocậuKikuji…-Việcchatôichỉlàmchủchiếcchéntrongmộtthờigianngắnngủithìcó

gì là lạ đâu? Cái chén đó đã có tới bốn trăm tuổi, tóm lại lịch sử củaMomoyamavàcủachínhRikyu.[2]Nhữngvị tổsưcủamôn tràđạođãcoisócgiữgìnchiếcchénđóvàtruyềnlạiquacácthếkỉ.Chatôichỉgiữmộtvaitrònhỏbétrongđóthôi.–Nhưvậy,Kikujicốgắngquênđicáiliênhệmàchiếcchéngợilêntrongđầuchàng.ChiếcchénđãđượctruyềnđitừôngOtasangngườivợ,từngườivợđó

đượcgiaochochaKikuji,rồitừtayngườichaKikuji,chiếcchéncuốicùngvềtayChikako;haingườiđànông,OtavàchaKikujiđãchếtvàđâycònlạihaingườiđànbà.Cómộtcáigìđóhơidịthườngxungquanhsựcómặtcủachiếcchénuống

trà.Bâygiờđây,ngườigóaphụcủaOtavàcongáicủaôngta,Chikakovàcô

gáinhàInamuravàcảnhữngthiếunữkhácđềunângchéntràlênvàkềmôiuống.-Tôicó thểdùng trà trongchiếcchénOribeđượckhông?–BàOtađột

nhiênhỏi.–Lầntrướccôchotôidùngchiếcchénkhác.Kikujigiậtnẩymình.Liệungườiđànbàcóđiênkhông,haylàbàtakhông

biếtxấuhổlàgì?Chàng bỗng cảm Sew Rikyu (1521-1591), vị tổ sư của môn trà đạo,

thươnghạingườicongáivẫnngồilặngthinhcúiđầugằmxuống.CôgáinhàInamurađếnbênbàOtadângtràchobà.Mọingườiđềunhìn

nàngmộtcáchchămchú.CólẽnàngvôtìnhkhôngbiếtmảymaygìvềlịchsửcủachiếcchénOribemàuđennày.Nàngcửđộngnhịpnhàngvớinhững

độngtáccótínhchấtthựctập.Đâylàmộtbuổithựctậptràđạogiảndị, tuyệtđốikhôngcómộtlờichỉ

tríchnào.Phongđộcủanàng,từvaixuốngđếngối,chứngtỏsựnềnếpvàchỉnhtề.Bóngchùmlánonbênngoàiinhìnhlêntấmcửacócănggiây.Mộtbóng lánonchiếunhẹ trênbờvaivà trêncánh tayáokimonomàu

xámcủanàng.Máitócnàngdườngnhưsánglunglinh.Ánhsángcóvẻhơisángquávớimộttúplềudùngchocácbuổitràđạo,

tuynhiêncũngchính làánhsángđó làmcho tuổi trẻcủa thiếunữnổibậthơn.Chiếckhănkêtràmàuđỏ,gợichongườitacócảmgiácêmdịunhiềuhơnlàtươimát,nhưthểmộtbônghoađỏđangnởtrêntaythiếunữ.Chàng tưởngnhưngàncánhhạcnhỏvà trắng tungbayquấnquýtxung

quanhngườinàng.BàOtanângchiếcchénOribemàuđen trong lòngbàn tay.–Màuxanh

củatràtươngphảnvớimàuđen,nhưnhữngkhoảngmàuxanhxuấthiệnvàodịpđầuxuânvậy.–Songngaycảbà,bàcũngchẳnghềnhắcđếnsựkiệnchiếcchénđãcólầnthuộcquyềnsởhữucủachồngbà.Sauđólàbuổixemxétchocólệnhữngđồdùngtrongcáccuộctràđạo.

Bọncongáibiếtrấtítvềnhữngthứđó,nênphầnlớnđềuhàilòngvớinhữngcâugiảithíchcủaChikako.Chiếcbìnhđựngnướcvàđồdùngđểkhuấy trà trướckiacũng thuộcvề

chaKikuji.SongcảKikujilẫnChikakokhôngđềcậpđếnsựkiệnnày.KhiKikujiđangnhìnbọncongáilầnlượtravề,bàOtađếnbênchàng.-Tôisợlàtôiđãtỏraquávụngvề.Cólẽtôilàmcậuphiềnlòng,songkhi

tôitrôngthấycậuthìnhưthểnhữngngàyxaxưahiệnvềrõrệthơnbấtcứthứgìkhác.-Ồ?-Cậubâygiờtrôngchữngchạcquá.–Trôngbàtanhưsắpkhóc.–Vâng,

mẹ cậu.Tôi cũngđịnhdựđám tang củabà, nhưng rồi khônghiểu sao tôikhôngđếnđược.Kikujicảmthấykhóchịu.-Chacậurồiđếnmẹcậu.Chắccậucảmthấyđơnđộclắm.-Vâng,cólẽthế.-Cậuchưađịnhvềbâygiờsao?-Thựcra…

-Cóbaonhiêuđiềumìnhcầnnóivớinhau,mộtngàynàođó tôimongđượcgặpcậu.-CậuKikuji.–Chikakogọivọngtừphòngbêncạnh.BàOtađứngdậyvớivẻtiếcnuối.Côcongáicủabàđãrangoàivàđang

đứngđợimẹởngoàivườn.Cảhaimẹ con ra về sau khi cúi đầu chàoKikuji.Trongđôimắt người

thiếunữcótianhìnchốngđối.Chikakođangcùngvớingườitớgáivàhaihaybangườihọcviênmàcôta

thươngnhấtlauchùilạiphòngbêncạnh.-CáinhàbàOtanóigìthế?-Chẳngcógìđặcbiệtcả.Khôngcógìhết.-Cậuphảithậntrọngvớimụtamớiđược.Trôngbềngoàicóvẻnhumì

dịudàngnhưvậy–mụtakhéotựthuxếpđểlàmravẻchẳngbaogiờcóthểlàmhạimộtai.Nhưngcậukhôngbaogiờcóthểđoánđượcmụđangnghĩgìtrongđầuđâu.-Tôiđoánhìnhnhưbàtađếndựtràđạodocôtổchứcluônthìphải?–

Kikujihỏivớiđôichútmỉamai.–Bàtabắtđầulạitừkhinàovậy?ĐểtránhđộcdượccủaChikako,chàngđứnglênđirangoàivườn.Chikakođitheochàng.-Cậuthấycôgáithếnào?Đẹpđấychứhả?-Rấtđẹp.Nhưngcólẽnàngsẽcònđẹphơnnếutôigặpnàngmàkhôngcó

cácngườidòmngóxungquanh–cô,bàOtavàcáibóngmacủachatôi.-Tạisaonhữngđiềuđólạilàmcậubậntâmchođược?BàOtakhôngdính

líugìđếncôgáinhàInamurahết.-Đốivớitôidườngnhưđólàmộtviệckhôngđẹpđốivớicôgái.-Tạisao?NếuvìsựcómặtcủabàOtalàmcậubựcdọc, thì tôixinlỗi,

nhưng cậu nên nhớ là tôi không hề mời bà ta. Và cậu nên nghĩ đến côInamuramộtcáchbiệtlậpmớiphải.-Tôiphảiđibâygiờ.–Chàngngừnglại.Nếuchàngtiếptụcbướcsong

songvớiChikako,chắcchắncôtakhómàbuôngthachochàngvề.Khicònlạimộtmình,chàngnhậnthấycâyđỗquyêntrênsườnnúiđãđâm

nụ.Chàngthởrathậtdài.ChàngcảmthấytựcoithườngvìđãđểChikakodẫndắtchànghơixa;tuy

nhiêncáiấntượngvềcôgáitrongchiếckhănchoàngcóvẽhìnhngàncánhhạcthậttươimátvàtrongsạch.

Cólẽchínhnhờnàngmàcuộcgặpgỡgiữachàngvàhaingườiđànbàcũcủachachàngđãkhôngcònlàmchàngbựcdọcnhưchàngtưởng.Haingườiđànbàvẫncònđóđểnóivềchachàngvàmẹchàngđãnằm

xuống.Chàngcảmthấymộtcáigìgầnnhưlàsựgiậndữ.Cáibớtxấuxílạihiệnratrongtâmtríchàng.Mộtcơngióchiềuthoảngqua,mơnmannhữngchiếclánon.Kikujibướcchậmrãi,chiếcmũcầmnơitay.Từxa chàngnhận ra bóngdángbàOta trongbóngmát của chiếc cổng

chínhdẫnvàongôiđền.Chàngtìmđườngtránhmặt.Chàngcóthểqualốicổngkhácđểrờingôi

đìnhbằngcáchrẽphảihayrẽtrái.Nhưngchàngvẫnbướcđềuvềphíacổngchính.BàOtavừatrôngthấychàngliềnbướclại.Đôimábàửnghồng.-Tôicóýđợicậu.Tôimuốngặplạicậu,cólẽtôicóvẻkỳcục,nhưngtôi

cầnnóivàiđiềuvớicậu.NếuchúngtatừbiệttạinhàcôKurimoto,tôisợlàkhôngcódịpgặplạicậunữa.-Thếcòncongáibàđâurồi?-Fumikođitrướcvớimộtcôbạn.-Chắccôbiếtbàđợitôi?BàOtanhìnvàomắtKikuji:-Phải.-Tôisợcôkhôngtánthànhlắmviệcnàyđâu.Tôithấytộichocôtatrong

buổitràđạovừaqua.Rõrànglàcôấykhôngmuốngặpmặttôi.–Câunóivừacóvẻcộccằnvừacóvẻthậntrọng.NhưngbàOtatrảlờithẳngthắn.-VớiFumiko,gặpmặtcậulàmộtđiềukhổtâmchonó.-Bởivìchínhchatôiđãlàmchocôấyđaukhổ.KikujicóýnóichínhbàOtacũngđãlàmchochàngkhổtâm.-Khôngphảivậyđâu.Chacậuđốixửvớiconbérấttửtế.Códịp,tôisẽ

kểcậunghevềchuyệnnày.Thoạtđầu,conbékhôngtỏramấythânthiện,mặcdùchacậuđãcốgắngđốixửtốtvớinó.Nhưngrồiconbécũngthayđổivàolúcchiếntranhsắpchấmdứtvớinhữngcuộcoanhtạcdữdội.Tôikhônghiểutạisao.Conbéđãlàmhếtmìnhnhữnggìmànócóthểlàmđểgiúpchacậu.Cốnhiêndạođónócònnhỏ.Cáimànócóthểlàmlàđitìmmuagà,cávànhữngthứtươngtựchochacậu.Nókhácươngnghịnênmộtkhinóquyếtđịnhlàmcáigìnókhôngmàngđếnsựhiểmnguy.Ngaycảkhixảyranhững

vụoanhtạc,nódámvềcảnhữngvùngquêđểtìmmuagạo.Chacậuđãtỏrarấtngạcnhiênvềtháiđộthayđổiđộtngộtđócủaconnhỏ.Tôicũngrấtxúcđộngđếnđộtôisuýtcảmthấylòngtựáibịthươngtổn.Đồngthời,tôicũngcảmthấynhưmìnhđangbịquởmắng.Kikujithầmhỏi:liệumẹchàngcócùngđượchưởngsựtửtếmàcôgáihọ

Otađãdànhchochachàng.Nhữngmóntặngphẩmđánggiámàchachàngthỉnhthoảngđemvềnhà,phảichăngđóchínhlànhữngmónmàFumikođãmuađược?-TôicũngkhônghiểutạisaoFumikolạiđổithaynhưvậy.Cóthểlàvì,

giữathờichiến,ngườitakhôngbiếtđượchômnayhayngàymaisẽchếtbấtngờ.Tôinghĩ làconbétộinghiệpchotôi,nênnósốtsắnggiúpđỡcảchacậunữa.Trongcơnrốiloạncủacuộcbạitrận,cólẽcôgáiđãhiểumẹcôthathiết

một cách tuyệt vọng với chaKikuji như thế nào. Thực tế phũ phàng củanhữngngàytaoloạnđãkhiếncôquênđicáiquákhứthuộcvềcharuộtmìnhđểchỉnhìnthấycáithựctạivâyquanhngườimẹgóabụa.-CậucóđểýnhẫnFumikođeonơitaykhông?-Không.-Chacậuđãchonócáinhẫnđó.Ngaycảkhichacậusốngvớitôiôngvẫn

thườngvềnhàmỗikhicóbáođộngoanhtạc.ThườngFumikohaytheotiễnchacậuvềmặcdùkhôngaitrongchúngtôiđưađềnghịđóra.Nóbảonếuđểchacậuvềmộtmình,nhỡchẳngmaycócáigìxảyrathìsao.Mộtđêm,saukhiđưachacậuvề,nókhôngtrởlạinhànhưmọilần.Tôihyvọnglànósẽngủđêmlạinhàcậu,nhưngtôicũngsợlàcảhaingườiđềubịtrúngbom.Thế rồi buổi sánghôm saunóvềnhàvà chobiết, nó tiễn cha cậuvềđếncổngrồitrảiquamộtđêmtronghầmtrúẩn.Đểtỏýcảmơnconbé,chacậuđãchonóchiếcnhẫntrongkỳviếngthămkếđó.Tôichắclànóbốirốinếuđểcậunhìnthấychiếcnhẫnđó.Kikujicảmthấykhóchịuvôcùng.Thật làkỳcụckhibàOtacóvẻnhư

mongmỏimối thiệncảmmàchàngđãdànhchobànhưmộtđiềutựnhiênphảicó.Tuyvậy,chàngvẫnkhôngtỏmộttháiđộcoithườnghaybựcdọc.Ởngườithiếuphụđứngtuổitoátramộtvẻnồngnànkhiếnchàngnhưbịđẩyrakhỏisựthậntrọngcốhữu.Khi Fumiko thực hiện,một cách tuyệt vọng những gì nàng có thể làm

được để giúp cha chàng, có phải nàng đã từng theo dõimẹ nàngmà vẫnkhôngthểnàohiểuđượcbà?KikujicócảmtưởnglàkhibàOtanóivềcôcongáibàcũngchínhlàlúc

bànóivềmốitìnhcảmgiữabàvớichachàng.Dườngnhưbàcóvẻbiệnhộ

điềugìvớitấtcảniềmđammêbàđãcóvàcuốicùng,cuộcbiệnhộdườngnhưcũngkhôngphânbiệtsựkhácnhaugiữachachàngvàchàng.CómộtmốinhớnhungsâuđậmvànồngnàntronggiọngnóicủabàOta,nhưthểbàđangnóichuyệnvớichaKikujivậy.NiềmoánhậnmàmẹconKikujidànhchobàOta tuyđãphainhạtđi ít

nhiều,nhưngchưahoàntoànmấthẳn.ChàngcũngsợlàkhichàngtỏrahếtsứcthậntrọngchàngvẫncóthểtìmthấyngaytrongchínhchànghìnhbóngngườichađãtừngđượcbàOtayêuthương.Chàngkhôngngănnổisựtưởngtượngthuộcvềchachàngtrongquákhứ,nhưchínhchàngđãquenthuộc,từlâurồi,vớithânthểcủangườiđànbàđangđứngtrướcmặt.Chànghỏi:-Bà thườngđếnnhà côKurimoto?Trướckia chắcbàđãquenbiết khá

nhiềuvớicôtachứ?BàOtacúiđầu,đáp:-Saukhichacậuchết,tôicónhậnđượcmộtláthưcủacôta.Lúcđótôinhớchacậukinhkhủngvàtôicảmthấycôđơnvôcùng.-ThếcôFumikocóđếnthămcôKurimotocùngvớibàkhông?-Fumikoà?Tôiđemnóđichỉđểchonócóbạnthôi.Hai người băng qua những con đường mòn, đi ngang qua nhà ga

KamakuraởphíaBắcvàlúcnàyhọđangtiếnlênngọnđồiđốidiệnvớiđềnEngakuji.

IVBàOtanămnayítnhấtcũngbốnmươilămtuổi,tínhrabàhơnKikujiđến

haimươi tuổi,nhưngbàđãlàmchoKikujiquênhẳntuổibàkhihaingườiyêunhau.Chàngcócảmtưởngnhưchàngômtrongtaymộtngườiđànbàtrẻhơnchàng.Cùngchiasẻniềmhạnhphúcvớimộtngườiđànbàđã từng trải,Kikuji

không hề cảm thấy bối rối vìmặc cảm thiếu kinh nghiệm yêu đương củamình.Chàngcócảmtưởngnhưđâylàlầnđầutiênchàngbiếtđànbàvàcũnglần

đầutiênchàngbiếtđếnngườiđànôngtrongchàng.Quảthựclàmộtsựthứctỉnhlạlùng.Trướckia,chàngkhôngngờmộtngườiđànbàcóthểmềmmạivàdễthụcảmđếnđộđó,tínhchấtđóđãđượcbộclộsauđókhihaingườigầnnhau,đồng thờinóđãmêhoặcchàngvào trongmộtvùngđầy thươngyêunồngnàn.ThườngKikujicảmthấyghêsợsaumỗi lầngầngũiđànbà:nhưngbây

giờ,sauphútânái,chàngýthứcvềmộtviệcnghỉngơiêmđềm.Chàngcũngthườngđộtngộtbỏđisauđó,nhưnghômnaychàngcảmthấynhưlàlầnđầutiên chàng được gần gũi da thịt đàn bà ấm áp và chàng không ngần ngạibuôngthảmìnhtrongcảmgiácđó.Mãiđếnhômnaychàngmớinhậnthấytậncơnsóngtrongmắtcủangườiđànbà.Trầmmìnhtrongsóngđó,chàngcảmthấymãnnguyệnnhưsaukhichiếnthắng,kẻchinhphụcđượctênnôlệrửachânchomình.Vàcócảmgiácvềmộtthứtìnhmẫutửnơingườiđànbànữa.-CôKurimotocómộtcáibớtlớn.Bàbiếtkhông?Kikuji nói trong lúc đầu chàng ngẩng lên. Chàng đã vô tìnhmang câu

chuyệnvềcáibớtcủaKurimotovàobuổitốihômnay.Cólẽvìmộtsựchậmtrễ của ý thức, nên chàng không ngờ rằngmình có vẻ nhưmuốn nói xấuKurimoto.Chànggiơtaytrỏvàongực:-Cáibớtnằmởchỗnày,ngaytrênvú.Mộtcáigìđãđếntrongchàngkhiếnchàngnóilênđiềuđó.Mộtcáigìđó

đếntrongchàngngoàiýmuốn,đểtạodịpchochàngnguyềnrủangườiđànbàcócáibớtởvú.Hoặcgiảđiềuđóchỉcóýgiấugiếmmộtnỗiethẹndịudàng trong chàng vì chàng đã từng muốn nhìn tận mắt thân thể củaKurimoto,đểxemcáibớtthậtsựnằmởđâuthôi.-Thậttởm!VừanóibàOtavừakhépnhanhchiếckimonolại.Tuynhiên,bàcũngtỏra

khôngchấpnhậncáibớtcủaKurimoto.Bànóithảnnhiên:

-Tôikhôngbiếtlàcôtacócáibớtđó.Làmsaocậucóthểnhìnthấynóbêndướichiếcáokimonochứ?-Có,tôithấyđược.-Không!Làmsaocậucóthểnhìnthấyđượcchứ?-Bàcóthểthấynónếunóởđây,tôitưởngtượngđược.-Thôiđi.Cóphảicậuđangtìmxemtôicócáibớtnhưvậykhông,phải

không?-Khôngphảivậy.Nhưngtôiđangtựhỏiliệubàcócáibớtnhưvậy,bàsẽ

cảmthấyrasao?-Nhưngtạisaocậulạiđinóiđếnchuyệnđó?Điềuđócócanhệgìđâu?MặcdùcóvẻphảnđốicâuchuyệnKikujiđangđềcậptớinhưngtháiđộ

củabàtathậtthảnnhiên.ĐộcdượcmàKikujitungra,dườngnhưkhônggâyramộtphảnứngnào.Chínhđộcdượcđóđãngấmlạichàng.-Tôinghĩlànócanhệ.Tôichỉnhìnthấycáibớtđómộtlần,dạođótôi

mớitámhaychíntuổigìđóvàbâygiờtôicóthểtưởngtượngthấynó.-Tạisaovậy?- Chính bà cũng đã từng sống trong sự nguyền rủa cái bớt đó của

Kurimoto.ChứkhôngphảicôKurimotođếngặpbàdễdànggiậtlạichatôi,nhưnglạilàmravẻtranhđấugiùmchomẹcontôiđấychắc?Bà tagậtgùvàdịch raxaKikuji.Kikujikéobà lạigần,xiếtchặt trong

vòngtay.-CôKurimotocómặccảmvềcáibớtcủamình.Điềuđó làmchocô ta

đángghêtởmhơn.-Cậucóýnghĩgìmàquáigởvậy?-Vàcólẽvìvậymàcôtakhôngnghĩđếnviệctrảthùchatôi.-Tạisaolạitrảthù?-Côtanghĩlàchatôicoithườngcôtacũngchỉvìcáibớtđó.Cóthểcôta

cũngtựanủirằngchatôibỏrơicôtachínhvìcáibớtđó.-Thôi,đừngnóivềcáichuyệnghêtởmđónữa.Tuynóivậy,bàOtachưahìnhdungrađượccáibớtkiarasao,nênlạitiếp

tục:-TôikhôngtinlàcôKurimotocònbậntâmvềchuyệnđónữađâu.Sựđau

khổchắcđãnhạttừlâurồi.-Liệusựđaukhổnhạtđicócònđểlạimộtdấuvếtnào?

-Cậuđôikhicóvẻthươngcảmvềchuyệnđólắm?BàOtanói,nửangườicònđangmơmộng.Kikujilêntiếngnóivềmộtchuyệnmàchàngđãquyếtđịnhkhôngnóira

dùvớigiánào.-Bàcònnhớcôgáingồibêntráibàtrongbuổitràđạotrưanaykhông?-Có,côYukiko,thuộcgiònghọnhàInamura.-CôKurimotomời tôiđếnhômnaykhôngngoàimụcđíchđểxemmắt

nàng.BàOtanhìnsữngKikujivớiđôimắtmởlớnkhôngchớp.-Khôngthểnhưthếđược.Đúnglàmột lốimaimối.Tôikhôngbaogiờ

ngờđược.-Thựcrađâychưaphảilàmộtcuộcmaimối.-Vớitôi,đóchínhlàmộtcuộcmaimối.Nhưvậycậuvừatrởvềnhàsau

mộtcuộcxemmắtvợtươnglai.MộtgiọtnướcmắtlănxuốnggòmábàOtarồinhỏlênmặtgối.Đôivairunrẩy,bànứcnở.-Thậtbậy.Bậy.Tạisaocậukhôngnóichotôirõtừtrước?Nóixongbàúpmặtxuốngmặtgối.KikujikhôngngờphảnứngcủabàOtalạiđộtngộtđếnthế.-Nếubàchoviệcchúngtôilàmlàbậythìnólàbậy,mặcdùtôicólàmcái

việcxemmắtngười tahaykhông.–Chàngcóvẻ thành thật.–Tôikhôngthấygiữahaiviệcđócómộtliênhệnàovớinhaucả.Tuy nói vậy, chàng cũng bắt gặp lại hình ảnh của cô gái nhà Inamura.

Chàngcóthểhìnhdungrachiếckhănmàuhồngcủanàngvớihìnhvẽbầyhạctrắngtrênđó.Hìnhảnhngườiđànbàđangkhóctrởnênxấuxítệ.Đôivaiđầyđặncủa

bàtarunlên.-Trờiơi,thậtbậy,làmthếnàomàtôiđãlàmcáiviệcđó?Tôithậttộilỗi.NếuKikujitỏrahốihậnthìchàngđãcócáicảmgiácghêtởmvềsựchung

đụngthểxácvớibàOta.Dầusao,ngoàivấnđềxemmắtvợtươnglaicủaKikuji thì bà ta cũng đã từng là tình nhân của cha chàng. Nhưng chàngkhôngcảmthấyânhận,cũngkhôngcảmthấyghêtởm.Chàngkhônghiểusựviệcđãxảyrarasaovànóđãxảyramộtcáchhết

sứctựnhiên.CólẽbàOtađangânhậnvìđãquyếnrũchàng,dùbàkhôngthực tâmđịnhquyến rũchàngvàKikujicũngkhôngcảm thấy làchàngbị

quyếnrũ.Khôngcóvấnđềkhángcựvềphíachàngcũngnhưvềphíangườiđànbà.Chàngcóthểnóilàchàngkhôngcảmthấycómộtsựghêtởmnàohếtởđây.Họđưanhauđếnmộtcáiquán trênngọnđồiđốidiệnvớiđềnEngakuji

dùngcơmchung,vìbàOtacònđangtiếptụcnóivềchachàng.Kikujikhôngcóbổnphậnphảinghe.Thếmàchàngvẫnimlặngngồinghebàtakểvềchachàngtrongmộtcảmgiácxalạ;dườngnhưkhôngđểýtháiđộđócủachàng,bàOtavẫnnóinhưbiệnminhchoniềmthiếtthacủamìnhdànhchodĩvãng.Trong khi lắng nghe bàOta nói,Kikuji chợt cảm thấy lòngmình trở nênkhoandung.Mộtmốicảmtìnhđầychechởvâytỏalấyngườithanhniên.Chàngnghĩvềhạnhphúcmàchachàngđãđượchưởng.Cólẽđâychínhlàcănnguyêncủasựlầmlỡ.CáilúctừbiệtbàOtađãqua

và trongmột phút yếu lòng,Kikuji đã buông xuôi.Mặc dù trong tận đáylòng, chàng vẫn cảm thấy cómột bóng tối dày đặc.Chàng đã nói hộ choKorimotovàcôgáinhàInamuramộtcáchđộcđịa.Chỉvìsựđộcđịađóquáhiệuquảđấythôi.Độtnhiênchàngcảmthấyhối

hận,vàsựhốihậnđóđãkéotheonólòngghêtởmvàmộtngọnsónghungbạoíchkỉchợtbủavâylấychàng,thúcđẩychàngphảinóilênmộtđiềugìtànnhẫnhơn.Ngườiđànbàlêntiếng:-Thôi,bỏquađi.Điềuđóchẳngnghĩalýgì.Khôngcógìhếtcả.-Bàcònnhớchatôikhông?-Hả?Cậunóicáigìvậy?BàOtangóchàngvớivẻngạcnhiênquađôimắtđỏhoevìkhóc;Kikuji

vẫncóthểnhậnranỗichánchườngcủangườiđànbà.-Nếucậuhỏivậy,tôikhôngcógìđểtrảlờicả.Nhưnghiệngiờtôilàmột

ngườiđànbàrấtđaukhổ.-Bàkhôngviệcgìphảigiấutôi.–Kikujimởphăngchiếckimonocủabà

Otara.–Nếubàcómộtcáibớt,bàsẽkhôngbaogiờquênsựhiệndiệncủanócả.Cáiấntượng…Kikujichợtkìmhãmlạinhữnglờichàngđịnhnói.-Cậukhôngnênnhìn tôinhưvậy…tôikhôngcòn trẻnữa.–Kikujighì

chặtbàtanhưthểmuốnăntươinuốtsốngngườiđànbà.Consóngcũtrởlại,consóngcủangườiđànbà.Vàchàngthiếpđitrongcảmgiácêmđềm.Nửathứcnửangủ,chàngnghetiếngchimkêuchiêmchiếp.

Dườngnhưchàngđãthứcdậylầnđầutiêndotiếnggọicủachimmuông.Lớp sươngmai thấmướt hàng cây nơi hàng hiên.Kikuji có cảm tưởng

nhữngngõngáchtrongđầumìnhvừađượcrửasạch.Chàngkhôngnghĩgìcả.BàOtanằmngủ,lưngxoaylạiphíachàng.Chàngthầmhỏibàtaxoaylưnglạiphíachàngtừhồinào.Chàngnằmchốngkhuỷutaylênnệmngóxuốngkhuônmặtngườitìnhcũcủachatrongbóngtranhtốitranhsáng.

VKhoảnghaituầnlễsau,congáibàOtađếntìmKikujitạinhàchàng.Kikujisaingườihầugáiđưanàngvàophòngkhách.Cốgắngkìmhãmsự

hồihộp,chàngmởtủđựngcốctáchvàmangrahộpkẹo.LiệucôOtatớiđâymộtmìnhhaycócảbàmẹđứngđợiởngoàivìkhôngthểvàonhà?Người thiếunữđứngdậykhichàngmởcửaphòngkhách,đầunàngcúi

xuốngvàKikujinhìnthấychiếcmôidướihơitrềcủanàngmímlạimộtvẻcươngquyết.-Xinlỗiđãđểcôđợilâu.Vừanói,Kikujivừamởcánhcửakínhtrôngravườn.Khiđiquaphíasau

lưngngườithiếunữ,chàngbắtgặpmộtmùihươngtàntiếtratừđóathượcdược trắng cắm trong lọ hoa. Đôi vai đầy của nàng hơi nghiêng về phíatrước.-Xinmờicôngồi.Kikuji cũngkiếmmột chỗngồi xuống.Chàng cảm thấy lạ lùngkhi bắt

gặphìnhảnhngườimẹnơingườicongái.-Lẽratôiphảigọidâynóitrướcchoanhmớiphải.Đầunàngvẫncúixuống.-Khôngsao.Tuynhiên,tôingạcnhiênlàcôlạicóthểtìmranhàtôi.Nànggậtđầu.RồiKikujinhớra:trongthờikìthànhphốbịoanhtạcnàngđãcólầntiễn

chachàngvềgầnđếncổngnhàchàng.ChàngđãđượcbàOtathuậtchonghevềchuyệnnàytạiđềnEngakuji.Vừa chợt có ý định thuật lại chuyện này, chàng đã kìm hãm lại ngay.

Chàngđưamắtnhìnthiếunữ.SựnồngnàncủabàOtachợttrởlạitrongchàngnhưmộtdòngnướcấm.

Bàtađãđầuhàngmộtcáchdịudàngmọisự,chàngvẫncònnhớvàchàngđãcảmthấyanbình.Chínhvìcảmgiácanbìnhđó,giờđâychàngcảmthấysựthậntrọngtrở

nênmờnhạttrongchàng.Ngườicongáikhôngnhìnlạichàng.-Tôi…–Nànglêntiếngphátansựimlặnggiữahaingườivànàngngước

nhìnchàng.–Tôicóviệccầnphảinóivớianh.Vềmẹtôi.Kikujinínthở.-Tôimonganhthathứchobà.

-Thathứchobà?–Kikujilinhcảmngườimẹđãnóihếtvềchàngchocôcongáinghe.–Nếucóngườinàođượcthathứthìngườiđóchínhlàtôimớiphải.-Tôimuốnanhthathứchomẹtôithaychochaanhluônthể.-Liệuchatôicóphảilàngườicầnđượcthathứ?Nhưngmẹtôikhôngcòn

sốngnữa,vậythìailàmcáiviệcthathứđóbâygiờ?-Chínhvìlỗimẹtôimàchaanhmấtsớmnhưvậy.Cảmẹanhnữa.Tôiđã

bảovớimẹtôinhưvậy.-Côthậtgiàutưởngtượng.Côkhôngnêntànnhẫnvớibácgáinhưvậy.-Lẽramẹtôilàngườichếttrướcmớiđúng.Nàngnóinhưthểchínhnàngcũngbịxấuhổnữa.Kikujinhậnthấynàngđangnóivềmốiliênhệgiữachàngvàmẹnàng.Cả

hailàmchochàngđauđớnvàxấuhổbiếtchừngnào!-Tôimuốnanhthalỗichomẹtôi,–ngườicongáilạinói,lầnnàytrong

giọngnóicủanàngchứađựngmộtsựbiệnhộkhẩnthiết.-Thựcrađâykhôngphảilàvấnđềthalỗihaykhôngthalỗi.–Kikujinói

vớitháiđộquảquyết.–Tôilàkẻchịuơnmẹcô.-Mẹtôitệlắm.Bàkhôngxứngđángchútnào,vàanhcũngnênchấmdứt

ngayvớibà.Anhkhôngcógìphảibậntâmvềbàhết.–Nhữnglờinóituônravàgiọngthiếunữrunrun.–Tôivananhđó.BâygiờKikujihiểuýnghĩacủasựthathứmẹnàngyêucầuchàngdành

chongườimẹ.ĐiềuđócũngcónghĩalàchàngkhôngnêntiếptụcgặpgỡbàOtanữa.-Cũngđừnggọidâynóichobà.Khuônmặtthiếunữửnghồngkhinàngnóicâutrên.Nàngngẩngđầulên

và nhìn thẳng vàomặtKikuji, như thể cố gắng kìm chế sự ngượng ngập.Nhữnggiọtnướcmắtlonglanhtrongđôimắtmởlớnvàđen,đầyvẻthànhthật.Đôimắtdầnthaythếchosựtranhđấutuyệtvọng.Kikujinói:-Tôihiểu.Tôirấtânhận.-Van anh, tôi xin anh, – cùng với sự thẹn thùngmỗi lúcmột tăng, cả

chiếccổtrắngvàdàicủanàngcũngdầnửnghồnglên.Trongbộâuphục,cổnàngđẹphẳnlênvớimộtxâuchuỗiquanhcổ.-Mẹtôihẹnanhtrongdâynóivàrồiđãkhônggiữlời.Tôiđãngănbàlại.

Khibàcốgắngrakhỏinhà,tôiđãômchặtlấybàvàkhôngđểbàđiđếnchỗhẹn.

Giọngnàngbâygiờcóvẻhơibìnhtĩnh.KikujiđãgọidâynóichobàOtavàongàythứbasaukhigặpmặtnhau.

Bàđãtỏravuimừng,nhưngsauđóbàlạikhôngđếnphòngtrànơihaingườiđãhẹngặpnhauquadâynói.Ngoàimộtlầngọidâynóiđó,KikujiđãkhônghềtìmgặplạibàOtalần

nào.-Sauđótôicảmthấytộinghiệpgiùmchomẹtôinhưngtrướclúcđó,tôi

lại cảm thấy tuyệt vọngkhi cốgiữbàởnhà.Bà cũngyêu cầu tôi từ chốigiùmbàbuổihẹn.Nhưngkhitôigọidâynóichoanh,tôikhôngnóiđượcgìcả.Mẹtôinhìnsữngốngnói,nướcmắtđầmđìa.Bàcảmthấyanhđangchờđợiởđầudâybênkia,tôibiếtrõbàlắm.Bàvẫnnhưvậyhoài.Cảhaiimlặngmộtlát.RồiKikujilêntiếngtrước:- Tại sao cô lại chấp nhận để bác gái chờ tôi sau buổi trà đạo của

Kurimoto?-Bởivìtôimuốnhiểulàmẹtôikhôngtệquánhưanhcóthểnghĩ.-Bácgáikhôngtệmàcònngượclạilàđằngkhác.Ngườicongáicúimặtxuống.Bênchiếcmũicaovàthẳng,chàngcóthể

nhìnthấychiếcmiệngnhỏvàmôidướicủanàngtrềranhưthểnàngđangbĩumôi.Khuônmặttròndịudànglàmchàngnhớđếnngườimẹ.-TôibiếtbàOtacóngườicongáivàtôithườngaoướcđượcnóichuyện

vớinàngvềchatôi.Nànggậtđầu:-Tôicũngthườngaoướcmộtđiềunhưanh.Kikuji nghĩ nếu được nói chuyện về cha chàngmột cách thoải mái và

khôngbậnrộnvềbàOtathìsungsướngbiếtbao.Nhưngvìchàngkhôngcòncóthể“khôngphảibậnrộn”đểchàngcóthể

thathứchobàOtavàcùngmộtlúccảmthấychàngđangthathứchocáiliênhệgiữabàvàchachàng.Liệuchàngcónhậntừđâylàmộtsựkiệnlạlùng?Cólẽvìsợlàmìnhđãởlạikhálâu,ngườithiếunữđứngdậy.Kikujitiễnnàngrađếncổng.-Tôihyvọnglàchúngmìnhsẽcódịpnóichuyệnvềchatôivàomộtngày

nàođó.Vàvềmẹcô,cùngtấtcảvẻđẹpmàbàcó.Kikuji lo sợ làchàngđã tựdiễn tả tâm tìnhcủamìnhmộtcáchhơiquá

đáng.Tuyvậy,chàngvẫnkhôngchốinhậnlàchàngđãthànhthật.-Nhưnganhsắplậpgiađìnhmà.

-Tôisắplậpgiađình?-Phải.Mẹtôibảovậy.AnhđãxemmắtcôInamuraYukiko,mẹtôinói

thế.-Khôngphảinhưvậyđâu.Từchiếccốngđixuống là triềndốccủangọnđồi.Conphốuốnkhúcở

lưngchừngđồi,từđóngườitachỉcóthểnhìntừnhữngngọncâytrongkhuvườncủaKikuji.Hìnhảnhngườicongáivớichiếckhăncó inhìnhngàncánhhạc trở lại

trongtâmtríchàng.Fumikodừnglạivàngỏlờitừbiệt.Kikujiquaytrởvàonhà.

VÒMCÂYTRONGNẮNGCHIỀUIChikakogọidâynóiđếnsởlàmcủaKikuji,–Cậusẽvềthẳngnhàchứ?Chàngcũngđịnhvềnhàsaukhitansở,nhưngchàngcaumày.-Tôi…-Cậunênvềthẳngnhà.Vìchacậu.Hômnaylàngàyôngthườngtổchức

tràđạomỗinăm.Tôikhôngthểngồiimtrongkhisuynghĩvềviệcnày.Kikujigiậtnẩymình.-Cáilềudùngđểtổchứctràđạo…A-lô?…Tôiđanglauchùilạicáilềuvà

độtnhiêntôinẩyraýmuốnnấunướngmộtvàimónăn.-Côđanggọichotôitừđâuđấy?-Từnhàcậu.Tôihiệnđangởnhàcậu.Tôirấttiếctôiphảinóinhưvậy.Kikujichộtdạ.-Tôikhócóthểngồiyênhômnay.Tôinghĩlàtôisẽcảmthấydễchịuhơn

nếucậuchophéptôilauchùilạitúplều,lẽratôiphảigọidâynóichocậutrướcmớiphải,nhưngtôibiếttrướcthếnàocậucũngtừchốiđềnghịcủatôi.Từngàychachàngnằmxuống,Kikujiđãkhôngsửdụngđếntúplềuvẫn

đượcôngdùnglàmnơitổchứctràđạo.Trong những tháng cuối trước khi qua đời,mẹ chàng thỉnh thoảng đến

ngồi trong túp lềuđó.Bàkhôngbỏ thanvào lò, tuynhiênbà thườngđemtheonướcsôiđểphatrà.Kikujithườngđợibàtrởvềnhàmộtcáchbựcdọc.Chàngkhóchịukhi tưởng tượngđếnnhữnggìmẹchàngcó thểđangnghĩkhingồimộtmìnhtrongsựimvắng.Đôikhichàngcũngmuốnđếnhọpmặtvớimẹ,nhưngrồicuốicùngchàng

vẫngiữmộtkhoảngcách.Chikakothườngchămsóctúplềuhơnmẹchàngdạochachàngcònsống.

Chỉthỉnhthoảngmẹchàngmớiđếnthămtúplều.Chàngđãchođóngcửalềulạitừngàymẹchàngmất.Ngườitớgáigiúp

việcchogiađìnhchàngtừthờichachàngthườngmởcửalềuchothoángkhímỗinămđộvàilần.-Lầncuốicùngcậuquétdọntúplềucáchđâybaolâurồi?Tôikhôngthể

nàolausạchđượcnhữngchỗbịbụiđóngkịtlại,dùđãcốgắnghếtmình,–giọngnóicủangườiđànbàcóvẻlìlợm.–Trongkhilauchùitrongnhà,tựnhiêntôimuốnnấunướngchútđỉnh.Ýtưởngđóvừachợtđến.Thànhratôikhôngcóđủnhữngthứmàtôicầndùng,tuynhiêntôihyvọnglàcậusẽvề

thẳngnhàsaukhitansở.-Côkhôngnghĩlàcôhơiđixaquásao?-Cậusẽcảmthấyđơnđộcđó.Tôiđềnghịcậunêndẫntheomộtvàingười

bạncùngsởvềnhà.- Tôi không chắc lắm đâu. Không ai trong số những người bạn đồng

nghiệpcủatôithíchuốngtràcả.-Nếumờiđược tất cả thì càng tốt.Họkhôngcóvẻmongđợinhiềuvà

việcsửasoạnthìchẳnglấygìlàmtươngxứnglắm.Bọnmìnhcóthểhưởngsựthoảimái.-Tôikhôngtinlàcôcóthểthựchiệnđượcmộtmảymaynào.Kikujinhấn

mạnhtừngcâumột.-Thậtđángtiếc.Taphảilàmsaobâygiờ?Liệucậucóbiếtmộtngườinào

đócùngsởthíchvớichacậu?Dầusao,kểramìnhcũngkhócóthểmờiđượcaivàogiờnày.HaylàtôimờicôgáinhàInamura?-Côđangđùacợtđó.-Tạisaotôilạikhôngnênmờicôta?GiađìnhInamuraquýmếncậulắm

vàđâylàdịpđểcậugặplạinàng,nhìnngắmnàngkỹhơnvànóichuyệnvớinàng.Tôichỉviệcgọidâynóichonànglàxong.Nếunàngđến,đólàmộtdấuhiệutốt,rằngmọiviệcđãđượcthuxếpđâuvàođấy.-Tôikhôngthíchcáiýtưởngđómộtchútnào,–Kikujicảmthấytứcthở

nơingực.–Vàtôicũngsẽkhôngtrởvềnhàtốinay.-Đâykhôngphảilàvấnđềcậucóthểdànxếpổnthỏaquadâynóiđược.

Mìnhsẽbànlạisau.Mọisựđượcsắpxếpnhưvậyđó.Bâygiờcậuvềnhàngayđâynhé.-Mọisựđượcsắpnhưvậy–côđangnóigìthế?-Ôidào,cậukhéolàbậntâm.Tôivừanóiliềuvậythôi.–Tháiđộngoan

cốđộcđịađódườngnhưvươntớichàngquađườngdâyđiệnthoại.Chàngnghĩđếncáibớtchiếmnửavúbêntráicủangườiđànbà.Tiếngđộngcủacáichổinơitayngườiđànbàbỗngtrởthànhtiếngđộng

củamộtcáichổivôhìnhquétsạchnhữnggìchứađựngtrongđầuchàngvàtà áo dài thườn thượt đang lướt dưới hàng hiên tựa như đang chà sát ócchàng.Thoạtđầuchàngcảmthấycómộtcáigìbấtthường.Kểrađâycũnglàmột

câuchuyệnđángchúý:mộtngườichẳngliêncangìđivàonhàngườikháckhichủnhânđivắngvàcoisócviệcbếpnúc.Chàngcóthểthathứchongườiđànbàdễdànghơnnếucôtatựgiớihạn

bằngcáchchỉdọndẹptúplềuvàbàyhoađểtưởngniệmchachàngmàthôi.Tronglúcchàngbựcdọcnghĩvậy,hìnhảnhngườicongáithuộcgiònghọ

nhàInamuralennhẹvàotâmtríchàngnhưmộttiasángyếuớt.Chikakođãrút lui từsaukhichachàngquađời.CóphảicôtađangdùngInamuravớichủýkéochànglạigầncôta?Liệuchàngcóchấpnhậnđiềuđó?Tuynhiên,luônluônngườiđànbàđótựlàmchomìnhtrởnênthivịđối

với người khác – một khi người đó mỉm cười, dù bằng một nụ cười tộinghiệpchocô ta, tứckhắchắnphảichấpnhậnmộtsựđầuhàng.TrongvẻngoancốcủaChikako,dườngnhưcónhuốmcảsựdọanạtnữa.Kikujisợrằngsựdọanạtđóxuấtpháttừlòngmềmyếucủachàng.Vìtính

chấtmềmyếuvàưarungđộngđó,nênchàngkhómànổigiậntrướcngườiđànbàlắmchuyệnnày.Liệu cô ta có linh cảm từ sựmềmyếuđóở chàngvàđangcốgắng lợi

dụngnó?KikujirờisởđếnphốOniza,đivàomộtquánrượunhỏvàbẩnthỉu.Chikakocólý:Chàngnênvềnhà.Nhưngsựmềmyếulàmộtgánhnặng

ámảnhbắtchàngphảicưumangnóvớichàng.ChikakokhócóthểbiếtlàKikujiđãtrảiquamộtđêmvớibàOtatạiquán

Kamakura.HaycôtađãgặplạibàOtasauđó?Chàngcócảmtưởng tronggiọngnóicủaChikakovừachứađựngnhiều

tínhchấtlìlợmhơnlàsựlìlợmđầyngoancốthườngxuyêncủacôta.Vàcólẽđểchocóvẻtựnhiênhơncả,côtađãgiăngcáibẫycôgáinhà

Inamurara.Chàngngồinánlạimộtlát,rồitrởvềnhà.KhiđoànxelửasắpvàogaTrungtâmĐôngKinh,chàngđưamắtnhìnđại

lộcóviềncâyhaibênđường.Đạilộchạytừđôngsangtây,gầnnhưtạothànhbốngócvuôngvớiđường

sắt xe lửa.Ánhnắngmặt trời từphía tâyđổ chanhòa trênmặtnhựa, conđườngánhlênnhưmộtthỏikimloại.Hàngcâyđứngsấpbóngmặttrờitrởthànhnhữnghìnhdạnggầnnhưtốiđen.Bóngcâylạnhlẽo,cànhvươndàivớinhữngchùmláxumxuê.CáctòanhàxâytheokiểuTâyphươngdọchaibênđạilộ.Kháchbộhànhqualạithưathớtmộtcáchkhácthường.Conphốimlìm

vàhoangvắng.Nhữngchiếcxelửađôngngười,chàngcảmthấyconđườngbêndướinhưđangnổitrôibềnhbồngtrongcáikhoảnhkhắcchiềutàxalạ,tựahồnhưlạclõngvềđâytừphươngtrờixaxôinào.

ChàngnuôicáiảotưởnglàcôgáinhàInamurađangđidạođâuđâydướibóng hàng cây bên đường, với chiếc khănmàu hồng có vẽ bầy hạc trắngtrongtay.Chàngcóthểnhìnmộtcáchrõràngbầyhạctrắngvàchiếckhănđó.Chàngcảmthấythanhthản.Lồngngựcchàngcăngphồng–cólẽbâygiờcôgáiđãđếncửanhàchàng.Nhưng, cái gì đã xảy ra trong tâm tríChikako khi bảo chàng đem theo

mấyngườibạnởsởvềvàkhinghechàngtừchối,côtabènđềnghịmờicôgái nhà Inamura?Cóphải ngay từđầuChikakođã cóýđịnhmời côgái?Kikujikhônghiểugìcả.Chikakochạyvộirađónchàngtạicổng.-Cậuvềcómộtmìnhà?Kikujigậtđầu.-Nhưvậytốthơn.Nàngđãcómặtởđây,–Chikakođỡnónvàcặpcho

chàng.–Cậudừnglạiởđâuđótrênđườngvềnhà,tôibiết.Kikujitựhỏicóphảivìhơithởnựcmùirượucủachàng.-Cậudừnglạiđâuvậy?Tôicógọidâynóilạisởmộtlầnnữavàđượcbiết

cậuđãrờisở,vàtôicũngbiếtrõtừsởcậuvềđâyphảimấtbaonhiêuthờigian.-Tôikhôngngạcnhiêntínàovềbấtcứviệcgìmàcôlàm.Ngườiđànbàkhônghềxin lỗivìđãđườngđộtvàonhàdùkhôngđược

mờivàđãtựýlàmmọichuyệntrongnhà.Côtacũngkhôngngầnngạitựýđivàophòngchàngđểgiúpchàngthay

đồvàmặcchiếckimonomàngườitớgáiđãđểsẵntrêngiường.-Côđểmặctôi.Tôicóthểthuxếplấymộtmìnhmà.Cởi bỏ áo ngoài, Kikuji mặc chiếc áo sơmi trần và rút lui vào phòng

mình.Khichàngtrởra,Chikakovẫnđợiởngoài.-Nhữngkẻđộcthâncóđángchúýlắmkhông?-Cóchứ.-Dầusaođấycũngkhôngphải làmộtlốisốngtốtđẹpgì.Cậunênthay

đổiđi.-Tôitựlàmlấymọichuyệnbằngcáchhọcởchatôi.Ngườiđànbàliếcnhìnchàng.Chikakomượncáikhănlàmbếpcủangườitớgái,haitayáođượcxắnlên

gọngàng.Chiếckhănlàmbếptrướckiathuộcvềmẹchàng.Cánhtaychắcnịchđầyđặncủacôtatrắngmộtcáchkhôngthíchhợptí

nàovớikhuỷutaytrôngtựanhưmộtmẩudâythừng.Kikujinghĩ,thậtlạ.Thịtngườiđànbàcóvẻcứngvànặngnề.-Tôinghĩmờinàngratúplềulàhơncả.Giọngnóicủacôtabỗngtrởnênbậnrộn.-Hiệnnàngđangđợiởphòngkhách.-Ngoàilềucóngọnđènđiệnnàokhông?Tôicũngkhôngnhớlàngoàiđó

cóđènhaykhông?-Mìnhcóthểdùngbữavớiđèncầy.Thúvịhơn.-Khôngthúvịđốivớitôi.Chikakonhưchợtnhớrađiềugì.Khi tôinóichuyệnvớicôInamuraquadâynói,nàngcóhỏi tôicóđịnh

mờimẹnàngluônkhông.Tôiđáp,kểracócảhaimẹconnàngcùngđếnthìcũngđược.Tuynhiêncóvài lýdo tại saongườimẹkhôngnêncómặtvàchúngtôinghĩchỉmìnhngườicongáinênđếnmàthôi.-Cônói “chúng tôi”,nhưngcôquên là côđãhànhđộngmộtmình.Cô

khôngnghĩrằnglànàngcóthểchonhưvậylàhơisỗsàngkhiđượcmờimàkhônghềđượcbáotrướcsao?-Chắcchắnlànhưthếrồi,nhưngbâygiờnàngcómặtởđây.Liệusựcó

mặtcủanàngkhôngđủxóađitháiđộsỗsàngcủatôihaysao?-Biếtđâuđây?-Ôi, tôi tin là nàng bỏ qua điều sơ xuất đó.Nàng đến đây, như thế có

nghĩalàmọisựdiễntiếnmộtcáchtuyệthảo.Tôicóthểđượcthathứ,nếutôiđãtỏrakỳcục.Khimọisựđãđượcdànxếp,cảhaingườicóquyềncườicáiconngườikỳcụctênlàKurimotođây.Nhữngcuộcnóichuyệnđangđượcthuxếpổnthỏa,chúngsẽtrởnênổnthỏa,dùcậucólàmgìkhácđichăngnữa.Đólàkinhnghiệmmàtôitừngcó.NhưthểlàChikakođãtừnglàmsángtỏtháiđộcủacôta.Nhưthểlàcôta

đãđọcđượchếtýnghĩcủaKikuji.-Côđãđềcậpđếnchuyệnđóvớinàngrồi?- Cố nhiên. – Dù cho cậu cố tình né tránh đi chăng nữa, thái độ của

Chikakonhưthầmbảovớichàngnhưvậy.Kikujiđixuốnghànghiênvềphíaphòngkhách.Câythạch lựu lớnmọc

choánggầnnửamáihiên.Chàngcốgắngđểtựkiểmsoát–chàngchẳngnên

tỏlộmộtvẻmiễncưỡngnàokhitiếpđãicôgáinhàInamura.Khichàngnhìnvàobóngtốidầyđặccủacâythạchlựu,bỗngdưngchàng

liêntưởngđếncáibớtcủaChikako.Chànglắcđầu.Tianắngcuốicùngcủabuổichiềutàhắtlênnhữngphiếnđátrongphòngcâydướiphòngkhách.Cửaphòngbỏngỏ,thiếunữngồigầnnơihànghiên.Vẻ trong sángcủanàngdườngnhưđánh tanbóng tối tụ lại tại góc căn

phòngrộng.Tạimộtchỗlõmcủaváchtường,rựcrỡnhữngđóahoangũsắcSiberi.Có

lẽ domột sự trùnghợp tình cờ.Tuynhiên, hoa ngũ sắc là loại hoa thôngthườngchomùanàyvàcólẽchínhnàngđãchủýtạonênsựhòahợpnày.Nhữngđóahoangũ sắcNhậtBảnđượccắm theokiểu thẳngđứng,phô

nhansắctrongkhônggiangiữanhữngcànhláthẳng.ChínhtayChikakođãcắmchúngvàobìnhcáchđókhônglâu.

IIHômsau,ngàyChủnhật,trờimưarảríchsuốtngày.Buổi trưa,Kikuji rangoài lềumộtmìnhđể thudọnnhữngdụngcụbọn

chàngđãdùnghômqua.Chàngcũngcònrađóvớiýđịnhtìmlạichúthươngcònvươnglạicủacô

gáinhàInamura.Chàngsaingườitớgáimangtớichochàngmộtcâydù,vàkhichàngbước

xuốngkhỏihànghiênvềphíangôivườn,chàngnhậnthấycómộtlỗhổngởchiếcmáng xối dướimái hiên.Một dòng nướcmưa chảy qua lỗ hổng đóxuốngngaytrướccâythạchlựu.-Cầnphảichosửachữalạichỗnày,–chàngbảongườitớgái.-Thưacậu,vâng.Kikujinhớlại,vàonhữngđêmmưa, tiếngnướcchảyđôikhi làmchàng

cảmthấybựcdọcthếnào.-Tuynhiên,nếumộtkhibắtđầuchosửalạimộtvàichỗ,thếnàocũngcó

thêmvàichỗkháccầnsửalại.Cólẽtôiphảibánnhànàytrướckhinósụmxuốngtừngphầnmột.-Nhữngchủnhâncủangôinhàlớnbâygiờdườngnhưđềunóinhưcậu.

Côgáihômquacóvẻngạcnhiênvôcùngvềdiệntíchquálớncủangôinhànày.Cô tanhậnxétvềnóvớimộtgiọngnhư thểcô ta sẽđếnsốngởđâykhôngbằng.Rồingườitớgáikhuyênchàngkhôngnênbánnhàđi.-ThếcôKurimotocóđềcậpđếnviệccôgáicóthểđếnsốngởđâykhông?-Thưacậu,cóạ.Khicôgáiđótới,côKurimotođãdẫncôtađimộtvòng

quanhnhà.KhôngbiếtcáinhàcôKurimotođịnhgiởthêmtrògìnữađây!Côgáinhà

Inamurakhônghềnóivớichàngvềviệcnàngđãđithămkhắpnhàchàng.Chàngnghĩlànàngchỉđặtchântừphòngkháchđếntúplềungoàivườn

vàbâygiờchàngmuốnmộtmìnhđitừphòngkháchrachỗtúplều.Đêmquachàngkhônghềchợpmắtđượcchútnào.Chàngcảmthấynhưhươngthơmcongáicủanàngcònvươngvấttrong

lềuvàchàngđãnuôiýmuốntrởdậy,rathămtúplềuvàolúcnửađêm.“Nàngsẽmãimãiởnơixatắpđốivớita”.–Chàngtựnhủ,trongkhicố

dỗmìnhvàogiấcngủ.Chàng không hề nghi ngờ gì cả về việc Chikako đã đưa nàng đi thăm

viếngkhắpnơitrongnhà.Saukhingườitớgáimangchochàngthanhồngrangoàilều,chàngbước

theonhữngphiếnđáravườn.ChikakosốngởmiệtKamakura,đãrờiđâycùngvớicôgáinhàInamura.

Túplềuđãđãđượcdọnsauđódobàntaycủangườitớgái.Bâygiờ,Kikujichỉcònviệccấtđinhữngđồdùngđãđượcthuxếpgọn

vàomộtgóc.Tuynhiên,vìchưasửdụngđếnnhữngmónđồnàybaogiờ,nênchàngkhôngbiếtchắclắmphảicấtchúngnơinào.-Kurimoto hẳn phải biết điều này, – chàng nói nhỏ, đưamắt nhìn bức

tranhtreotrêntường.ĐólàmộttácphẩmcủanhàdanhhọacổđiểnSotatsu.[3]Bứchọađượcvẽbằngmàunướcnhẹ,rấtmỹthuật.-Chândungthisĩnàovậy?–CôgáinhàInamurađãhỏichàngvàKikuji

khôngthểnàotrảlờiđược.-Tôicũngchẳngrõnữa,khikhôngthấymộtbàithơnàođượcđềởdưới.

Trongnhữngtácphẩmchândungthuộcloạinày,thisĩnàocũnggiốnghệtnhưthisĩnào,–chàngnói.-Có lẽ đó là chân dung thi sĩMuneyuki.[4] –Chikako xen vào. –Màu

xanh bất diệt, vào mùa xuân, những cây thông thường xanh hơn cả lúcthường.Bứchọahơitráimùamộtchút,nhưngchacậurấtthíchnó.Vàomùaxuân,ôngấythườngmangratreo.

-Tôi thì tôi thấy bức họa giống cảTsurayuki[5] lẫnMuneyuki, –Kikujiphảnđối.Chođếnbâygiờ,chàngcũngkhôngthểnàophânbiệtđượccáigìhếtkhi

ngắmlạichândungmơhồcủabứchọa.Tuynhiên,chàngcảmthấydườngnhưtrongvàinétphónghọakiacómột

sứcmạnh,nógợinơingườixemvềcảmgiác,vềkhốivàlượng.Nhìnvàođómộtlúc,chàngnhưbắtgặpmộtthứhươngtàn,mộtcáigìđóvừatrongsángvừatrinhbạch.Bứchọavànhữngđóahoangũsắctrongphòngkháchgợilạichochàng

hìnhảnhngườicongáinhàInamura.-Tôixinlỗiđãđểcậuphảiđợi.Tôinghĩlàtốtnhấtnênđểnướcsôithêm

mộtlúc.Ngườitớgáibướcvàolềumangtheothanvàmộtấmnướcphatrà.TúplềucóvẻhoanglạnhnênKikujicóýsưởiấmnó.Chàngkhôngđịnh

phatràuống.Vìvậyngườitớgáiđãdùngđếnóctưởngtượngcủamình.

Bằngmộttháiđộlơđãng,Kikujibỏthanvàolòvàđặtấmnướclênđó.Khichacònsống,chàngluônluôncómặtbênchatrongnhữngcuộctrà

đạo.Chưabaogiờchàngcóýđịnhbắtchướccha,tuyvậy,chachàngcũngchẳngbaogiờbắtépchànglàmcáiviệcđócả.Ngaycảnước sôi réo trongấm, chàngcũngchỉđẩy cái nắpnhích sang

mộtbênchútxíuvàngắmcáiấmnướcđangsôi.Mộtmùiẩmướtvươngvấttronglều.Cảđếntấmthảmtrảinơichỗchàng

ngồicũngthấmlạnh.HìnhảnhngườicongáinhàInamurađãnổibậtmộtcáchkhácthườngtrên

nềntườngquétsơnmàudịu;nhưnghômnay,đốidiệnvớichàngchỉcóbóngtối.Chàngcảmthấytìnhtrạngđóquảlàmộttươngphảnkỳlạ,nhưkhimột

người sống trongcănnhàxâyvà tranghoàng theo lốiÂuchâumặcchiếckimonovậy.Kikujiđãnóivớithiếunữ:- Có lẽ cô cảm thấy bất mãn vì bị cô Kurimoto mời đến đây. Chính

Kurimotođãnảyraýđịnhđemchúngtarađây.-TôicónghecôKurimotonóilàhômnaylàngàychaanhthườngtổchức

tràđạo.-Dườngnhưvậy.Chínhtôicũngquênđiềuđó.-Anhcónghĩlàcôtacóvẻkỳcục,vìđãmờimộtngườinhưtôitrongmột

dịpnhưthếnày?Dùhọcvềcácnghithứccủanhữngcuộctràđạothậtđấy,nhưngtôichưahềbaogiờthựctậpcả,tôithấylongại.-NhưngchỉcómìnhcôKurimotolàcònnhớđếnbuổisánghômnayvà

đếnđâydọndẹptúplều.Côcócảmthấymùiẩmướt?–Nhữnglờinóikếdườngnhưkhôngthoáthếtrakhỏicổhọngchàng.–Nếuchúngtathànhbạnbèvớinhau, tôikhôngthểnàokhôngkhỏinghĩ làchúngtacóthểgầngũinhauhơnnếucóaikháchơncôKurimotolàmcáiviệcgiớithiệucôvớitôi.Tôiphảixinlỗicôvìđãnghĩnhưvậy.Nàngnhìnchàng,vẻhoàinghi:-Tạisao?NếukhôngphảicôKurimoto,aicóthểlàmcáiviệcgiớithiệu

đó?Đó chỉ làmột sự phản đối thông thường, nhưng nó chứa đựng nhiều ý

nghĩa.NếukhôngnhờChikako,chàngvàthiếunữđãchẳngcódịpgặpnhautrênđờinày.Kikujicảmthấynhưcómộtngọnroisángbóngquấtvàongườichàng.Lốinóicủathiếunữngầmmáchvớichànglàđềnghịcủachàngđãđược

chấpthuận.Kikujicócảmtưởngnhưvậy.Tiasángnghingờlạlùngcủanàngchợtnhưánhlên.NàngnghĩgìsaukhinànggọiChikakobằng“Kurimoto”?, liệunàngcó

biết làChikakođã từng là tìnhnhâncủachachàng,dùchỉ trongmột thờigianngắn?-Tôi có những hoài niệmkhông đẹp về côKurimoto. –Giọng nói của

Kikujigầnnhưrunrun.–Tôikhôngmuốnngườiđànbàđóđụngvàobấtcứchuyệngìtrongđờitôi.Thậtkhótinlàchínhcôấyđãgiớithiệuchúngtavớinhau.Saukhiđãróttràchomọingười,Chikakođemkhaytràcủacôngồivào

bàn.Cuộcnóichuyệngiữađôitraigáingưnglại.- Tôi hy vọng là cả hai người không quan tâm về sự gópmặt của tôi.

Chikakongồixuống.Đầuhơinghiêngvềphía trướcnhưthểđể lấy lạihơithởvìđãđứnglàmviệcnhiều,Chikakonhìnthẳngvàomặtthiếunữ:-Cólẽcôhơicảmthấyđơnđộcvìlàmngườikháchduynhấthômnay.

NhưngtôitinlàchaKikujicũngsẽcảmthấysungsướnglắm.Thiếunữnhìnxuốngsànnhà,khôngkiểucách,nàngnói:-TôitựthấykhôngxứngđángđểcómặttrongtúplềucủaôngMitani.Chikakokhôngquantâmmảymayđếnnhậnxétcủathiếunữ.Côtavẫntiếptụcthaothaobấttuyệtvềmớhoàiniệmmàcôtacònnhớ,

hoàiniệmvềchaKikujivàtúplều.HiểnnhiênlàChikakocoinhưcuộchônnhângiữađôitraigáitrướcmặt

nhưvậylàđãdànxếpđâurađócảrồi.-TôiđềnghịhômnàocậughéthămnhàcôInamuramộtlần,Kikujiạ.–

Chikakonóikhicôtavàthiếunữtừbiệt.–Mìnhsẽthuxếpmộtbuổihẹnnàođó.Thiếunữchỉnhìnxuốngsànnhà.Trôngnàngcóvẻnhưmuốnnóimột

điềugì,nhưngâmthanhđãkhôngthểthoátrakhỏicổhọngnàng.Sựthẹnthùngeấpbaotrùmlấynàng.Sựthẹnthùngđóđã làmKikujingạcnhiên.Chínhnóđãgâychochàng

cáicảmgiácvềsựấmcúngcủathânthểnàng.Đồngthờichàngcảmthấybịlôicuốntrongmộttấmmàntốităm,bẩnthỉuvàngộtngạt.Ngàyhômnayđây,khihồitưởnglạitấtcảnhữngýnghĩvàcảmgiáchôm

trước,chàngcũngkhôngthểnàodứtbỏđượctấmmànquáigởđó.CảmgiácbẩnthỉukhônghẳnchỉdoởsựcómặtcủaChikakogiữachàng

vàthiếunữ,màcũngởchínhtrongnàngnữa.

Chàngcó thểhìnhdungracáicảnhchachàngđangcắnvàocáibớtnơingựcChikako với hai hàm răng dơ dáy của ông.Hình ảnh cha chàng trởthànhhìnhảnhcủachínhchàng.ThiếunữkhôngcùngchiasẻvớichàngsựkhinhmiệtdànhchoChikako.

Đó không phải là lý do duy nhất khiến chàng không quyết định được gì,nhưngdầusaođốivớichàngcũnglàmộtlýdo.TrongkhiKikujitỏtháiđộcoithườngđốivớiChikako,chàngđãcóýnói

làchínhChikakođãcưỡngépchàngtrongviệchônnhângiữachàngvàthiếunữ.Chikakolàloạiđànbàcóthểlàmtấtcả,khôngtrừmộtviệcgìvàxemcôtacóvẻquáquenthuộcvớinhữngviệctươngtự.Chàngtựhỏiliệuthiếunữcócảmthấytấtcảnhữngđiềuđó.Nghĩđếnđây,một lầnnữa,chànglạicảmtacómộtngọnroiđangquất

vàongườichàngvàchínhchànglàkẻcựtuyệt.Khihọăncơmxong,Chikakođisửasoạnđồuốngtrà.-QuảthậtlàmộtthứđịnhmệnhkhichúngtacócôKurimotololắngcho

tấtcảmọithứ.–Kikujinói.–Dườngnhưcôvàtôikhôngcùngchungmộtquanđiểmvềcáiđịnhmệnhđó.NhậnxéttrêncủaKikujinhưmộtcốgắngđểtựbàochữa.Saukhichachàngmất, chàngkhông thúvịgìkhi thấymẹ rangoài lều

mộtmình.Bâygiờchàngnhậnthấychachàng,mẹchàngvàngaycảchàng,đềunghĩvềtúplềutùytheocảmquancủamỗingười.Mưarơilộpbộptrênlá.Cùngvớitiếngmưarơitrênlácótiếngmưarơitrênmộtcáidù.Ngườitớgáinóivọngvàotronglềutừsaukhungcửakhépkín.ChàngnghenhưcómộtngườitênOtađếntìmgặpchàng.-Cóphảicôcongáiđếnkhông?-Thưacậu,khôngphảicôcongáimàlàbàmẹ.Bàtagầykinhkhủng.Tôi

ngờlàbàấybịđaunặng.Kikujivộivãđứngdậy,nhưngchàngchỉđứnglặngthinh.-Thưa,tôiphảimờibàấyvàođâu?-Cứmờibàtavàothẳngđâycũngđược.-Thưacậu,vâng.BàOtakhôngđemtheodù.Cólẽbàđãđểcâydùlạitrongphòngkhách.Khuônmặt bàđầmđìa nướcmắt, thoạt trông,Kikuji ngỡ là nướcmưa.

Bâygiờ,đốidiệnvớingườiđànbà,chànghiểuđólànhữnggiọtnướcmắt

đangtuôntràotrênhaigòmácủabà.Nhưngchàngđãnghĩnhữnggiọtnướcmưa–điềuđóchứngtỏchàngđãvôtìnhđếnmứcnào.-Chuyệngìvậy?–Chàngchợtthốtlênkhiđếngầnngườiđànbà.BàOtaphụcxuốngnơihànghiên,haitaychốnglênsànnhà.Bàquỳxuốngmộtcáchgượngnhẹ,đốidiệnvớiKikuji.Từnggiọtnướcmắtrơixuốngthấmướthànghiên.Nhìnnhữnggiọtnướcmắt rơixuốngchắcnịch,một lầnnữa,Kikuji lại

thầmhỏi,khôngbiếtđócóphảilànhữnggiọtnướcmưa.BàOtanhìnsữngchàng.Tianhìndườngnhưcómãnh lựcgiúpbàkhỏi

ngãquỵxuống.Kikujicũngcảmthấymộtsựnguyhiểmcóthểxảyrachobànếubàtathôikhôngnhìnchàngnữa.Đôimắtngườiđànbànhưhaihangsâuvàtốivớivàinếpnhănnơiđuôi

mắt.Mímắtnhuốmmàubệnhhoạnvàđôimắtđầycầukhẩndàndụanhữngnướcmắtvànướcmắt.Kikujicảmthấytâmhồnmìnhchùnghẳnxuống.-Tôixinlỗicậu.Tôithathiếtmuốngặpcậu,tôikhôngthểngồiyênđược

nữa.–BàOtacấttiếngnóimộtcáchlặnglẽ.Kikujicảmthấymộtcáchkhôngtựkiềmchếvẻdịudàngtrongcái thân

thểđangđốidiệnvớichàng.Ngườiđànbàgầyđếnđộ,nếukhôngvìvẻdịudàngmàchàngbắtgặpqua

nhữnggiọtnướcmắtvàcáithânhìnhkia,chắcchàngđãcảmthấybựcdọckhôngít.Nỗiđaukhổcủangườiđànbànhưmũikimđâmvàolòngchàng.Mặcdùchínhchàng lànguyênnhângâyranỗikhổđó,chàngcócáiảo

tưởng là chính trong sựdịudàngmà chàngđang cảm thấy, niềmđaukhổriêngcủachàngđãđượcsángtỏ.-Bàcóthểbịướtnếungồiđây.Vàotrongnhàkia.–Kikujibỗngxiếtchặt

ngườiđànbàvàođôitay,hônlênlưng,lênngựcbàtamộtcáchtànbạo,sayđắmvàkéobàtađứngdậy.Ngườiđànbàcốgượngđứngdậymộtmình.-Mặctôi,cậumặctôi.Coinày,tôinhẹquárồiphảikhông?-Rấtnhẹ.-Tôibịsútcânghêquá.Kikujihơingạcnhiênvềchínhmình:bỗngdưngômngườiđànbàtrong

tay.-Congáibàcótỏraloâuvìtìnhtrạngsứckhỏecủabàkhông?

-Fumiko?-Côtacũngđếnđâyvớibàsao?Chànghỏithếvìbànhắctêncongáimộtcáchcaogiọng,làmnhưbàgọi

nàngtừmộtnơinàogầnchỗhaingười.-Tôikhôngchonóbiếttôiđếntìmcậu.–Lờinóicủangườimẹphalẫn

tiếngnứcnở.–Nókhôngrờikhỏitôimộtphútnàohết.Banđêm,nótỉnhtáokhithấytôicómộtcửchỉnàolàmnókhảnghi.Nó

thayđổihẳnnhữnglúcvềsaunày,cũngchỉtạitôi.LúcnàybàOtavẫnquỳnhưngđãngayngườilên.-Nóhỏitôisaotôilạichỉcómộtmìnhnó.Nóbảolẽratôiphảicómột

đứaconvớiôngMitani.Nónóinhữngđiềuthậtquáigở.Kikujinhưcảm thấy,xuyênquanhững lờibàOtavừanói,nỗibuồnvô

hạncủacôgái.ViệcFumikonhắcnhởđếnđứaconriêngcủachachàng làmchàngđau

nhóinhưbịmộtmũidaođâmphải.BàOtavẫnngóchàngchằmchặp.-Cóthểbâygiờconbéđangsụcsạotìmtôi.Tôilẻnrangoàikhinóvắng

nhà.Trờimưavànónghĩtôikhôngthểbỏđi.-Vìtrờimưaà?-Hìnhnhưlànónghĩtôiyếuquákhôngthểđidướitrờimưa.Kikujichỉgậtgậtcáiđầu.-CóphảiFumikonóđếntìmcậuhômnọphảikhông?-Phải.Côấybảotôinênthathứchobàvàtôikhôngthểtrảlờigìđược

hết.-Tôibiếtconbécảmthấyrasao.Vậythìtạisaotôilạiđếnđâynhỉ?Thử

nghĩlạinhữngđiềutôilàm!-Tuynhiêntôicảmthấybiếtơnbà.-Tôisungsướngkhinghecậunóinhưvậy.Chỉngầnấythôicũngđủrồi.

Songtôithấymìnhkhổsởquá.Cậukhôngnênthathứchotôi.-Cáigìlàmbàcómặccảmtộilỗimớiđượcchứ?Tôicóthểnóilàkhông

cógìđángđểbàphảicảmthấynhưvậycả.Hoặclàcóthểvìsựcómặtcủahồnmachatôi.Tháiđộcủangườiđànbàkhôngcógìthayđổi.Kikujicócảmtưởngnhư

mìnhđãdùngnhữnglờilẽđaynghiếnmộtcáchvôích.-Thôi,quênnhữnglờiđóđi,–bàOtanói.–Tôicảmthấyxấuhổlắm.Tại

saotôilạinổisungchỉvìmộtcúđiệnthoạicủacôKurimoto?-ThếKurimotogọidâynóichobàđấyà?-Vâng.Buổisánghômnay.Côtabảotôilàmọisựđãđượcdànxếpgiữa

cậuvàYukiko,congáinhàInamura.Tôithắcmắctạisaocôtalạinóivớitôiđiềuđóchứ.ĐôimắtbàOtaướtđầm,nhưngđộtnhiênbàmỉmcười.Đâykhôngphảilà

nụcườicủamộtngườiđangkhóc.Màlàmộtnụcườiđơngiản,khôngkiểucách.-Khôngthểcócáigìcóthểgọilàđãdànxếpxongrồihết,–Kikujiđáp.–

BàcónghĩlàKurimotonghingờchuyệngiữatôivàbàkhông?Từhômđóđếnnaybàcógặpcôtalầnnàokhông?-Không.Nhưngcôtalàmộtngườimàcậuphảitỏrahếtsứcthậntrọngvà

côtacóthểbiếtmọisự.Cóthểtạigiọngnóicủatôicócáigìkháclạkhicôtagọidâynóichotôisángnay.Tôikhôngthểlàmravẻthảnnhiênđược.Tôimuốnxỉuvàthiếuchútnữatôihétvàotaicôta.Côtacóthểđoánđượcphảnứngcủatôidùlàquaốngnói.Côtaralệnhchotôiđừngxenvàochuyệncủacậu.Kikujicaumày.Chàngchẳngbiếtnóilàmsao.-Đừngxenvào–tạisao,tôivẫnchỉnghĩđếnsựtổnthươngmàtôiđãgây

rachoYukiko.NhưngtừsánghômnaytôibắtđầuthâyghêsợcôKurimoto.Tôikhôngthểngồiởnhàvìvậy.Đôivaibàrunrẩynhưbịquỷám.Miệngbàtaméoxệchvềmộtbênvà

conghẳnlên.Tấtcảcáivẻkhócoicủatuổitácngườiđànbàchợthiệnlênrõrệt.Kikujiđứngdậyvàđặtmộttaylênvaibàta.Ngườiđànbàtúmchặtlấybàntaychàng.-Tôisợlắm,sợlắm.–Ngườiđànbàđưamắtngóquanhcănphòng,người

rúmlại,độtnhiênnhưmấthếtcảsinhkhí.–Trongtúplềunàyphảikhông?Kikujibốirốikhônghiểucâuhỏicóýgì.-Phải,–chàngđápvớimộtvẻmơhồ.-Quảlàmộttúplềuxinhxắn.Liệungườiđànbàcónhớrằngchínhchồngbà thỉnh thoảngđãđếnđây

cùnguốngtràvớichachàng?Haychínhchachànglàngườibàtađangnhớđến?-Cóphảilầnđầutiênbàvàođây?-Vâng.

-Bàđangnhìncáigìvậy?-Không.Khôngcócáigìhết.-BứchọakialàcủaSotatsu.Ngườiđànbàgậtđầu,rồiđứngim,đầucúixuống.-Bàcũngchưavàophòngkháchthìphải?-Chưa.-Tôitựhỏicóthậtvậykhông?-Thựcratôicóđếnđâymộtlầnvàodịpđámtangchacậu.–Giọngnói

củabàtanhưbịhụthơi.-Nướcđangsôi.Chúngtauốngtràchứ?Bàsẽcảmtadễchịuhơnsauđó,

vảlạitôicũngcảmthấymuốnuốngmộtchén.-Liệucógìtrởngạikhông?–Ngườiđànbàbắtđầuđứngdậy,hơilảođảo

mộtchút.Kikujimang lạihai chén tràvànhữngdụngcụkhác từmộtgócphòng.

Chàng nhớ là cô gái nhà Inamura đã dùng những thứ này tối hôm trước,nhưngchàngvẫnđemradùnglại.BàntaybàOtarunrẩy.Tiếngnắpvalengkengvàocáiấmđunnước.Bàtacúiđầunhặtchiếcđũatređểkhuấytrà,mộtgiọtnướcmắtrơixuống

thànhấm.-Chacậucónhãýmuacáiấmtrànàycủatôi.-Thậtà?Thếmàtôikhôngbiếtđấy.Kikujikhônghềcảmthấykhóchịu

khibiếtchiếcấmđunnướcđãtừnglàvậtsởhữucủachồngngườiđànbà.Vàchàngkhôngnghĩnhữnglờingườiđànbànóilàlạlùng,chàngchỉthấyđólàmộtlốinóigiảndị.-Tôikhôngthểmangtràđếnchocậu.–BàOtavừaphatràxong.–Cậu

tựđếnlấychéntràđónghe.Kikujiđếnbênlòsưởivànânglytràlênuống.Ngườiđànbàngãvàolòngchàngnhưbịngấtxỉu.Chàngvòngtayômlấyvaibàta.Đôivaingườiđànbàrunrun,hơithởtrở

nênyếuớt.Trongtaychàng,bàtamềmđinhưmộtđứatrẻ.

IIIChànglaythậtmạnhngườiđànbà.Chàngxiếtmạnhhaibàntaylạikhoảnggiữacổvàxươngđòngánhcủa

ngườiđànbànhưđểbópcổbàta.Chiếcxươngđòngánhnhôhẳnlên.-Bàkhôngthểthấysựkhácbiệtgiữachatôivàtôihaysao?-Cậukhôngnênnóinhưvậy.Đôimắtngườiđànbàkhéplại,giọngnóinhỏhẳnđi.Bàtachưakịpsẵnsàngđểtrởvềtừmộtthếgiớikhác.Kikuji có vẻ đang nói với tâm trạng rối loạn của mình hơn là nói với

ngườiđànbà.Chàngđãbịdẫndắtvàomộtthếgiớikhác.Chàngchỉcóthểnghĩvềnó

nhưmộtthếgiớikháctrongđókhônghềcósựphânbiệtgiữachachàngvàchàng.Cảmgiácvềthếgiớikhácthậtmạnhđếnnỗisauđóchàngbịsựrốiloạnxâmchiếm.Chàng có thể tự hỏi phải chăng người đàn bà này là giống người. Phải

chăngbàtalàmộtthứtiềnnhânloại,hoặcngườiđànbàcuốicùngcủacáigiốngngười.Chàngcóthểtưởngtượngđếnngườiđànbàđótrongcáithếgiớikháckia,

khôngbiếtphânbiệtgiữangườichồngđãkhuấtvàchaKikujivàngaycảchínhKikujinữa.-Bànghĩđếnchatôi,đúngkhông,vàchatôivớitôitrởthànhmộtngười?-Cậuthalỗichotôi.Nhữngđiềutôiđãlàm.Nhữngtộitôiđãphạm.–Một

giọtnướcmắtnhỏratừkhóemắtngườiđànbà.–Tôimuốnchết.Chếtđượcbâygiờthìnhẹnhõmbiếtbao.Cậuđịnhbópcổtôi.Saocậukhôngbópnữađi?-Bàkhôngnênđùacợttôivềchuyệnđó.Songtôinhậnlàtôicócảmthấy

nhưđangbópcổmộtngườinào.-Thậtthếư?Cảmơncậu.–Ngườiđànbàômlấycổmình.–Cổtôinhỏ

lắm.Chắccậukhônggặpkhókhăngìđâu.-Bàcóthểchếtvàbỏcongáicủabàlạisao?-Chẳngcanhệgì.Tôisẽkiệtsứcrồichết,dùthếnàođichăngnữa.Xin

cậuhãycoisócgiùmconFumikochotôi.-Nếucôgiốngbà.Độtnhiênngườiđànbàmởbừngmắtra.

Kikujikinhngạcvềchínhnhữnglờichàngvừathốtra.Chàngkhôngchủtâmnóivậy.ĐốivớibàOta,câuđóđãcóýnghĩagì?-Coinày,timtôiđậpmạnhbiếtchừngnào?Nhưvậykhônglâuđâu.Bà

OtacầmlấytayKikujiđểápvàongựcmình.CólẽtráitimcủabàtađangsửngsốtvìnhữnglờinóivừarồicủaKikuji.-Cậunămnaybaonhiêutuổi?Kikujikhôngđáp.-Vẫn còn ở trong tuổi haimươi?Tôi không tin. Tôi đau khổ quá. Tôi

khônghiểuchínhtôinữa.Mộttaychốngtrênsànnhà,ngườiđànbàgắngđứngdậy.Đôichânbàrun

lậpcập.Kikujinhổmdậy.-Tôi khôngđịnh tâmđếnđâyđể phá hủyviệc giữa cậu và côYukiko.

Nhưngsựthểđãrồi.-Tôi vẫn chưaquyết định cưới cô ấy.Nhưng sự thật là bàđã rửa sạch

giùmtôicáiquákhứ–haydườngnhưthếkhibànóilênđiềuđó.-Thậtvậysao?Kurimotocũngđãtừnglànhântìnhcủachatôivàcôtalàngườimaimối.

Tấtcảđộcdượccủaquákhứđềuquytụnơingườiđànbàđó.Chatôiđãmaymắncóbàlàngườicuốicùng.-CậuphảixúctiếnmauviệccướicôYukiko.-Đólàvấnđềdotôitựquyếtđịnhlây.Ngườiđànbànhìnchàngvớivẻxavắng.Đôimáxanhxao,mộttaycủa

bàômlấyvầngtrán.-Cănphòngnàynhưcógaigócxungquanh.BàOtaphải trởvềnhà,bàtabảovậy.Kikujigọimộtchiếctắcxi,cùng

lênxevớingườiđànbà.Ngảđầuvàogócxe,đôimắtnhắmlại,bàOtangồibấtđộng.Nhữngtếbàocuốicùngcònâmỉdườngnhưsắptắtngấm.KikujikhôngđưabàOtavàonhà.Khingườiđànbà rờikhỏixe,những

ngóntaylạnhlẽocủabàrờikhỏichàngmộtcáchđơngiản.Vàokhoảnghaigiờsánghômsau,Fumikogọidâynóichochàng.-Alô.AnhMitaniđấyphảikhôngạ?Mẹtôivừamới…–Tiếngnóichợt

ngưnglạitronggiâylát,rồitiếptụcmộtcáchquảquyết–vừamớimất.-Sao,chuyệngìđãxảyravậy?-Mẹtôimấtrồi.Mẹtôibịlêncơnđautim.Bàđãdùngquánhiềuthuốc

ngủ.Kikujilặngthinh.-Tôisợlàtôi…cầnyêucầuanhmộtviệc,anhMitaniạ.-Vâng?-Anhcóquenthânvớimộtbácsĩnàovànếuxemracóthể,anhmờigiùm

ôngtalạiđâyđượckhôngạ?-Mộtbácsĩ?Côcầnmộtbácsĩ?Tôisẽđingaybâygiờ.Kikujilấylàmngạcnhiênlàchưacómộtbácsĩnàođượcmờiđến.Rồi,

độtnhiên,chànghiểu.BàOtatựtử.Côcongáigọichàngkhôngngoàimụcđíchyêucầuchàng

giúpnànggiấuviệcđó.-Tôihiểu.-Xinanhgiúpcho.Nàngđãsuynghĩtrướckhigọichàng,chàngbiếtvànhưvậynàngcóthể

đặtđịnhmọichitiếtcủacôngviệcphảilàmvớimộtcáigìgiốngnghithứcthôngthường.Kikujingồibênmáyđiệnthoạivớiđôimắtnhắmnghiền.Chàngtrôngthấymặttrờivềchiềunhưchàngđãtừngtrôngthấythếsau

đêmtrảiquavớibàOta:vầngmặttrờihiệnlênsaudãycửasổxelửa,phíasaulùmcâygầnngôiđềnHomonji.[6]

Vầngmặttrờidườngnhưsắprơixuốngtrênnhữngcànhcây.Lùmcâytrởthànhđenxạm.Vầngmặttrờiđangtrôinổitrêncáccànhcây,rơirớtvàođôimắtmệtmỏi

củachàngvàchàngkhépchúnglại.Bầy hạc trắng in trên chiếc khăn choàng của cô gái nhà Inamura bay

ngangquavầngmặttrờichiềuvàchúngvẫncònngựtrịtrongmắtchàng.

CHIẾCBÌNHSHINOISaungàylễkỷniệmbảyngày,KikujiđếnchiabuồnvớiFumiko.Lúcbấygiờlàbuổichiều,nếutheonhưthờikhóabiểuthườngngàycủa

chàng,chàngtạtquathămnàngtrênconđườngtừsởlàmvềnhà.Nhưvậy,chàngcầnrờisởlàmsớmhơnmộtchút,tuynhiênmãiđếnphútchótchàngmớiquyếtđịnhthựchiệncuộcviếngthăm.Fumikorađónchàngtrướcnhà:-Ồ,chàoanh.Nàng quỳ xuống trước thềm nhà và ngước nhìn chàng. Đôi tay nàng

chốngtrênsànnhànhưđểgiữvữngchođôivai.-Cámơnanhvềbóhoahômqua.-Khôngcóchicả.-Tôicứnghĩlàsẽkhôngđượcgặpanh.-Thếạ?Nhưngngườitathườnggửihoađếntrướcrồimớiđíchthântới

viếngsau.-Dùvậy,songtôivẫnkhônghyvọnganhsẽghéthăm.-Tôimuabóhoatạiquánbánhoarấtgầnđây.Fumikogậtđầumộtcáchđơngiản.-Khôngthấytênghitrênbóhoanhưngtôiđoánrangay.KikujinhớlạilúcchàngđứngởquánbánhoavànghĩđếnbàOtanhưthế

nào.Chàngnghĩđếnmùihươngcủahoađãlàmnhẹđiphầnnàotộilỗivàbây

giờđây,Fumikođangtiếpchàngvớivẻdịudàng.Nàngchỉmặccómộtchiếcáovảibônggiảndị.Ngoàimộtchútsontônhẹ

trênđôimôikhô,Fumikokhônghềtrangđiểmgìkhác.-Tôinghĩ,tốthơncảlàtôikhôngnêncómặtngàyhômqua,–chàngnói.Fumikohơiquaynhẹngườivềmộtphía,cóýmờichàngvào.Có lẽ vì nàng đã quyết định không khóc, nên nàng hạn chế đến tối đa

nhữngnghi thức tiếpđón thông thường; songdườngnhưnàngvẫn có thểkhóc,trừphinàngcửđộnghoặcngồiim.-Tôikhông thểnóichoanh rõ tôiđãsungsướngnhư thếnàokhinhận

đượcbóhoaanhgửiviếng.Nhưngnếuhômquaanhđếnđượcnữa thì tốthơn.–Nàngđứnglênvàtheochàngvàotrongnhà.

-Tạitôikhôngmuốnlàmphậtlòngnhữngngườibàconcủacô,–chàngtrảlời,mộtcáchnhẹnhàng,chànghyvọngthế.-Nhữngchuyệnđókhôngcònlàmtôibậntâmnữa.Câunóicóvẻquảquyếtvàrõràng.Trongphòngkhách,mộtbứchìnhđượcđặttrướcdicốtbàOta.ChỉcóđộcmộtbóhoaKikujigửitớihômtrước.Chàngnghĩđiềunàyhơilạ.CóphảiFumikocốýđểlạibóhoacủachàng

vàcấttấtcảnhữngbóhoakhácđi?Hayđâychỉlàmộtđámtangđơnđộc?Chàngngờlàđiềusaunàycóvẻđúnghơn.-Hìnhnhưđâylàcáibìnhđựngnướcđểphatràthìphải?Vừanói,chàngvừanhìnvàochiếcbìnhnàngdùngđểcắmnhữngbông

hoachànggửiviếng.Đólàmộtcáibìnhđựngnướcđểdùngtrongcáccuộctràđạo.-Vâng.Tôicholàdùngbìnhđóhợphơncả.MộtchiếcbìnhShinokháđẹp.Đểdùngnhưmộtcáibìnhcắmhoachođámtang,chiếcbìnhnàycòncó

phầnhơinhỏ.ChàngđãgửiđếnviếngbàOtahoahồngtrắngvàhoacẩmchướng,trông

chúngthậtthíchhợpvớichiếcbìnhhìnhtrụ.-Mẹtôithỉnhthoảngdùngbìnhđóđểcắmhoa.Vìlẽđómànókhôngbị

bánđi.Kikujiquỳxuốngthắphươngtrướcdicốtngườiquácố.Chàngchắptay

lại,đôimắtnhắmnghiền.Chàngđangtạlỗi.Nhưngtìnhyêutrànngậptronglờitạtộikhiếnchotội

lỗinhưđượcnângniuvàdịuxuống.LiệucóphảibàOtachếtvìkhôngthểgộtbỏđượcmặccảmtộilỗi?Hayvì

tìnhyêudằnvặt,bàđãthấylàkhôngthểkiềmchếđược?Tìnhyêuhaytộilỗiđãgiếtngườiđànbà?SuốttuầnquaKikujiđãquayquắtvớivấnđềnày.Bâygiờđây,khichàngquỳgốivớiđôimắtnhắmnghiềntrướcmớtrotàn,

hìnhảnhcủangườiđànbàkhôngđến trong trí chàng;nhưngsựnồngnàncủa bà ta vây bọc lấy chàng, làm chàng ngây ngất trong hương thơm củachính sự nồng nàn đó.Một sự kiện lạ lùng, nhưng đến từ người đàn bà,dườngnhưlạirấttựnhiên.Vàmặcdùsựnồngnàncủangườiđànbàvâybủachàng,cáicảmgiácđódườngnhưthuộcvềthínhgiác,mộtcáigìgầnvớiâmnhạc,hơnlàthuộcvềxúcgiác.TừsaucáichếtcủabàOta,Kikujikhôngthểngủđược,nênchàngthường

dùngthuốcanthầnhòavớirượusake.Mặcdùnhữnggiâyphútngắnngủichợpmắtđượcvà liềnđó thì trởnên tỉnh táo,chàngvẫnnằmmộngnhiềulần.Đókhôngphảilànhữngcơnácmộng.Khitỉnhdậy,chàngthườngthấylơ

mơvàsaysaymộtcáchêmđềm.Việcmộtngườiđànbàchếttrởvềbênngườiyêutronggiấcmộngdường

nhưkỳcụcđốivớiKikuji.Chàngcòntrẻvàchưađượcsửasoạntrướcmộtkinhnghiệmnhưvậy.“Trờiạ,thửnghĩvềnhữngviệctôiđãlàm–Ngườiđànbàđãkêulênnhư

vậyởcảhai lầngặpchàng:cáiđêm trảiquavớichàngởquánbênđườngKamukuravàkhiđếngặpchàngtạitúplềutrongvườnnhàchàng.Câunóiđãđượcthốtragiữanhữngtiếngnứcnởnhỏ,runrunmộtcáchtuyệtvờivàgiờđây,khichàngquỳtrướcdicốtcủangườiđànbàvàthầmhỏiđộnglựcnàođãthúcđẩyngườiđànbàtìmđếncáichết,chàngnghĩ,lẽrachàngnênchấpnhậncáigiâyphútmàtộilỗithànhhình.Sựchấpnhậnhiệntạichỉgợilạigiọngnóicủangườiđànbàkhinóivềtộilỗicủamình.Kikujimởmắtra.Chàngngheởphíasaucótiếngkhócnấc.Fumikocóvẻnhưđangcốgắng

lắmđểngănmìnhkhóc–nhưngmộttiếngnấcđãbậtravàchỉcómộttiếngnấcduynhất.Kikujikhôngquaylại.-Cáiảnhnàychụptừbaogiờvậy?–Chànghỏi.-Cáchđâynămhaysáunăm.Tôiđãđưaphimđirọilớnranhưvậy.-Thậtà?Hìnhnhưhìnhchụpđượctrongmộtbuổitràđạothìphải?-Saoanhbiết?Bứchìnhcắtngangnơicổ,chỉđểlộramộtmảngáokimono,khôngthấy

rõđôivai.-Làmsaoanhbiếthìnhđóchụptrongmộtbuổitràđạo?-Bứchìnhgâychongườinhìncáicảmtưởngđó.Đôimắtcủangườitrong

hình đang nhìn xuống và bác gái như có vẻ đang bận rộn làm cái gì. Côkhông thể thấyhaivaicủabácgái, lẽcốnhiên,nhưngcôcó thểcảmthấytrongcungcáchcủabácdườngnhưđangtậptrungvàoviệcphatrà.- Tôi tự hỏi không biết dùng bức hình đó có được không.Người chụp

đứnghơichếchvềmộtphía.Nhưngđólàbứcảnhmẹtôiưanhất.-Đólàmộtbứcảnhkhátrầmtĩnh.Rấtđẹp.-Dầusaobâygiờtôicóthểnhậnramộtlỗilầm.Mẹtôikhôngnhìnthẳng

vàoanhkhianhdânghươngchobà.-Thậtthế?Tôinghĩcólẽđúng.-Mẹtôinhìnđichỗkhác,bànhìnxuống.Kikujinghĩđếnhìnhảnhngườiđànbàđangphatràvàongàytrướckhibà

tatừtrần.KhibàOtakhuấytrà,mộtgiọtnướcmắtrơitrênthànhấm.Chàngtựlấy

tràuống–ngườiđànbàkhôngmangtràđếnchochàng.Giọtnướcmắttrênthànhấmkhôđikhichànguống trà.Cả thân thểcủangườiđànbàđổvàongườichàngkhichàngvừađặtchéntràxuống.-Mẹtôitrôngđẫyđàhơnkhichụphình.–Nàngvộivãnóitiếp.–Tôitừ

bốirốivìbứchìnhđógiốngtôiquá.Kikujiquaylạinhìnnàng.Nàngcúinhìnxuốngsànnhàthayvìnhìnlưngchàngtừnãyđếngiờ.Chàngxoaylưnglạiphíadicốtvàbứchình,đốidiệnvớinàng.Làmsaochàngcóthểtạlỗivớinàng?Chàng lẩn tránh việc đó bằng cách xoay câu chuyện sang chiếc bình

Shino.Chàngđangquỳtrướcchiếcbìnhvànhìnnónhưđểướclượnggiácả,nhưnhìnnhữngbìnhtràkhácvậythôi.Mộtmàuđỏnhạtnổibậttrênnềnbằngmen.Kikujiđưatayravuốtvemặt

bìnhnhẵnbóngvàmátrượi.-Thậtlàmềmmại,nhưmộtgiấcmộng.Ngaycảkhicôbiếtrấtítvềđồcổ

nhưtôi,côvẫncóthểthưởngthứcvẻđẹpcủachiếcbìnhShinonày.“Giốngnhưgiấcmộngcủamộtngườiđànbà”,chàngnghĩ.Nhưngchàngđãkịpkìmhãmlạiđểkhôngnóilênýnghĩsaunày.-Anhcóthíchcáibìnhấykhông?Đểtôibiếuanhnhưmộtkỷniệmcủa

mẹtôi.-Ồ,thôi.Đừng,xincô.–Kikujinhìnlênvẻkinhngạc.-Anh có thích nó không?Mẹ tôi cũng sẽ sung sướng lắm, tôi biếtmà.

Chiếcbìnhđókhôngtệđâu,tôinghĩthế.-Đólàmộttácphẩmtuyệtvời.-Mẹtôicũngbảothế.Vìvậytôicắmhoacủaanhviếngmẹtôivàođó.Kikujicảmthấyhơiấmcủanướcmắtdânglên.-Vậythìtôisẽnhận,nếukhôngcógìtrởngại.-Mẹtôihẳnsẽsungsướnglắm.

-Tuynhiênchắctôisẽkhôngdùngnóđểđựngnướcphatràđâu.Tôisẽbiếnnóthànhmộtchiếcbìnhđựnghoa.-Xinanhcứlàmnhưvậy.Mẹtôicũngdùngbìnhđóđểcắmhoamà.-Tôisợlàtôisẽkhôngdùngbìnhđóđểcắmhoatrưngbàytrongcáccuộc

tràđạo.Kểcũngbuồnchomộtchiếcbìnhnhưvậymàphảirờixacáccuộctràđạo.Tôiđangnghĩđếnviệcbỏtrà.Kikujivừaxoaymặtlạiđốidiệnvớinàngvừađứnglên.Gầnnơicửathôngsangphòngđiểmtâm,cómộtđốngnệm.Chàngkéomộttấmnệmraphíangoàihàngbavàngồixuống.Nàngvẫnquỳmộtcáchcungkínhtrênmộttấmnệmrơmtrầntrụi.ChỉcómìnhKikujidichuyển.Fumikongồilạigiữaphòng.Đôi taynàngđặt lênđầugốidườngnhưhơi runrun.Nàngchắp tay lại,

nhữngngóntayđanchặtlấynhau.-AnhMitani,anhnênthathứchomẹtôi.–Nàngcúigậpđầuxuốngtrên

ngực.Kikujigiậtnảymình,longạivớicửđộngđónàngcóthểngãchúivềphía

trước.-Cônóigìvậy?Chính tôimới làngười cầnđược tha thứ.Tôiđangcố

nghĩxemphảidùngcâunóinàomớixứngđáng.Nhưngtôikhôngbiếtphảitạtộibằngcáchnàovàtôixấuhổvìđãcómặtởđâyvớicô.-Chúngtôimớichínhlànhữngngườiphảixấuhổ.–Mặtnàngbiểulộsự

ngượngngùng.–Tôiướclàmsaocóthểbiếnđiđược.Đôimákhôngtôđiểmvàchiếccổtrắngngầncủanàngbỗngđỏrần;tấtcả

nỗimònmỏivàthốngkhổhiệnlênkhuônmặt.Vàkhuônmặtnàngcàngxanhméthơndùnàngđangcảmthấyhổthẹn.Mộtnỗiđaukhổthêthiếtđâmthẳngvàongựcchàng.-Tôinghĩhẳnlàcôphảighéttôibiếtchừngnào.-Ghétanh?Chắcanhnghĩlàmẹtôighétanhchắc?-Không.Songkhôngphải chính tôi đãgây ra cái chết củabácgái đây

sao?-Mẹtôichếtlàtạichínhmẹtôi.Đólàđiềutôinghĩ.Tôiđãphânvânvề

chuyệnnàysuốttuầnqua.-Côchỉcómộtmìnhtrongsuốtthờigianvừarồisao?-Vâng.Đólànếpsốngthôngthườngcủachúngtôi.Mẹtôivàtôi.

-Tôiđãlàmbácgáichết.-Mẹtôichếtlàtạichínhmẹtôi.Nếuanhcholàtạianhmàmẹtôichết,

nhưthếtôicòncólỗinặnghơnanh.Nếutôiphảitráchcứai, thìngườiđóphảilàtôi.Nhưngnhưthếchỉlàmchocáichếtcủamẹtôidơbẩnmàthôi,khichúngtabắtđầucảmthấycótráchnhiệmvàânhận.Sựânhậnvànhữngýnghĩnốitiếpchỉtạothêmgánhnặngchongườiđãnằmxuống.-Cólẽcôcólý.Songnếutôiđừnggặpbácgái…-Kikujikhôngthểnào

tiếptụcthêmnữa.-Tôinghĩlàkhingườichếtcóthểđượcthathứ,nhưvậyđủrồi.Cóthểmẹ

tôichếtđilàđểđượcthathứ.Anhsẽthathứchongườichứ?–Fumikođứngdậy.Khi nghe Fumiko nói vậy,Kikuji có cảm tưởngmột tấmmàn trong trí

chàngvừađượcvénlên.Liệucó sựgiảmbớtgánhnặngchongười chếtkhôngnhỉ?Chàng thầm

hỏi.Bănkhoănvềngườichếtliệucóphảilàmộtlầmlẫn,trongphầnlớncác

trườnghợp,giốngnhưquởmắnghọ?Ngườichếtkhôngthểphánđoánngườisốngđược.KikujinhìnlạibứcảnhcủabàOta.

IIFumikomangvàomộtchiếckhaytrêncóđặthaicáichén.

Cảhaiđềucóhìnhtrụ,mộtchiếcchénRaku[7]màuđỏvàmộtchiếcRakumàuđen.Nàngđặtchiếcchénđen trướcmặtKikuji.Trongchénđựng thứ trà thô

thôngthường.Kikujinângchénlênvànhìnvàocondấuởđáychén.-Aithếnày?–Chànghỏimộtcáchthẳngthắn.-TôichắclàRyonyu.[8]

-Cònchiếcchénđỏ?-CũngcủaRyonyuluôn.- Hình như đây là một cặp. – Kikuji nhìn chiếc chén đỏ đựng trà còn

nguyêndướigốinàng.Mặc dù đây làmột cặp chén dùng cho các cuộc trà đạo, nhưng chúng

khôngcóvẻlạclõngkhiđượcdùngđểuốngtràthường,songmộthìnhảnhkhóchịuthoángquatrongtríKikuji.ChaFumikochết trướcchaKikujivàcặpchénRakunày liệucó thểđã

đượcsửdụngđểuốngtràthườngkhichaKikujiđếnthămmẹFumiko?Liệuchúngđãđượcdùngnhưmộtcặpchén“vợchồng”,chiếcchénđenchochaKikujivàchiếcchénđỏchomẹFumiko?NếuđâyđúnglàtácphẩmcủaRyonyu,cóthểngườitahơitỏralơlàvới

chúng.Biếtđâuchúngkhôngđượcđemtheocảtrongcáccuộcdulịch?Aibiếtđược,cóthểFumikođangtànnhẫnchếnhạochínhchàng.Tuynhiên, chàngkhôngnhận thây thột vẻ tinh quái nào, thật vậy nàng

khôngcóvẻtínhtoángìhếtkhiđemracặpchénkia.Chàng chỉ nhận từmột vẻ đa cảm đầy nữ tính và sự đa cảm cũng đến

trongchàng.ChàngvàFumiko,bịámảnhbởicáichếtcủangườimẹ,khôngthểtiếptục

tỏrađacảmnhưvậyđược.CặpchénRakuđàosâuthêmmốiphiềnmuộnmàhọđangcùngchiasẻ.Fumikocũngdưbiếtmọiđiều:vềchaKikujivàmẹnàng,vềmẹnàngvà

Kikujivàcáichếtcủamẹnàng.Vàhọcùngchịuchungcáitộiđãgiấunhẹmvụtựtửnày.RõrànglàFumikokhóckhinàngphatrà.Đôimắtnànghơiđỏ.

-Tôibằng lòngvìđãcómặtởđâyhômnay,–Kikujinói.–Tôicó thểhiểuđiềucôvừanóilàgiữangườisốngvàngườichếtkhôngcòncósựthathứhaykhôngthathứ,songtôitrộmnghĩthayvìvậy,liệutôicóđượcbácgáithathứchokhông?Fumikogậtđầu.–Nếukhôngthếmẹtôikhôngthểđượcthathứlại.Mẹ

khôngthểtựthathứchochínhmình.-Nhưngtrênmộtkhíacạnhnàođó,việc tôicómặtởđâyvớicôquả là

khákhủngkhiếp.-Tạisao?–Nàngngướcnhìnchàng.–Anhnghĩlàmẹtôiđãlầmkhitìm

đếncáichếtsao?Chínhtôicảmthấyrấtcayđắng–tôinghĩlàdùmẹtôicóbịhiểulầmđếnmấy,thìcáichếtcũngkhôngthểlàcâutrảlờicủachínhbà.Cáichếtchỉcắtđứtmọicảmthông,khôngaicóthểthathứđiềuđó.Kikujilặngthinh.ChàngtựhỏicóphảiFumikocũngđãđưađẩymẹnàng

phảiđốidiệnlầncuốivớisựbímậtcủacáichết.Thậtlạlùngkhinghenóicáichếtcắtđứtmọicảmthông.BàOtamàKikujiđượcbiếtbâygiờquảthựckhácbiệtvớingườimẹmà

Fumikobiết.Fumikokhôngcócáchnàobiếtrõngườiđànbànơimẹnàngđược.ThathứhayđượcthathứđốivớiKikujilàsựđượcrungủtrongmộtcon

sóng,làsựtưởngnhớđếnthânthểcủangườiđànbà.DườngnhưsựmơtưởngđócũngcómặtởđâytrongcặpchénRaku.Kểcũnglạvàkỳdiệu,cáisựkiệnmộtđứatrẻlạikhôngbiếtgìhếtvềcái

thânthểtừđónórađờivàmộtcáchkỳdiệu,chínhcáithânthểđólạiđãchiasớtchongườicongáinhiềuthứ.Ngaytừlúcnàngđónchàochàngnơicửaravào,Kikujiđãcảmthấymột

cáigìnhẹnhàngvàmềmmại.NơikhuônmặttrònvàtinhkhiếtcủaFumiko,chàngbắtgặphìnhảnhngườimẹ.NếubàOtađãlẫnlộnkhitrôngthấyhìnhảnhcủachaKikujinơiKikuji,

thìbâygiờchàngcảmthấyhoảngsợ,gầnnhưmộtcảmgiácxúcphạm,khiđốivớiKikuji,Fumikotrônggiốngmẹnhưđúc.Tuyvậy,cũngkhôngtỏýkhángcự,Kikujibuôngxuôitheodòng.Nhìnchiếcmiệngnhỏcóvẻbất cần,vớimôidưới trề ranhưđangbĩu,

chàngcảmthấyngườithiếunữkhôngcóvẻgìlàđangchốngđốicả.Cáigìcó thể làmnàngchốngđốiđược?Câuhỏiđócó lẽ raphảiđượchỏichínhKikujimớiphải.- Bác gái khi sống quá tử tế, – chàng nói. – Tôi thật tàn nhẫn đối với

người,tôingờlàtôiđãgâytổnthươngchongườibởichínhsựyếuđuốitinhthầncủatôi.Tôilàmộtthằngkhốnnạn.-Mẹtôiđãlầm,quálầm.Chaanh,rồithìanh–songtôiphảinghĩlàbản

chấtconngườithậtcủamẹtôithậtkhácbiệt.–Nàngnóivớivẻdodự,rồithẹnđỏmặtlên.Damặtđỏcủanànglúcnàytrôngấmáphơntrước.ĐểtránhcáinhìncủaKikuji,nàngcúiđầuxuốngvàhơiquayvềhướng

khác.-Nhưng từngàymẹ tôinằmxuống,dườngnhưngườibắtđầuđẹphơn.

Cáicảmtưởngđóchỉcóởtrongđầutôi,haytạimẹtôiquảthựccóđẹphơn?-Cảhailýlẽcôđưarathậtgiốngnhau,đốivớingườiđãkhuất,tôinghĩ

thế.-Cóthểmẹtôichếtvìkhôngchịunổisựxấuxacủachínhmình.-Tôikhôngthấyđiềuđócóvẻđúngtínào.-Sựxấuxađóquálớn–ngườikhôngthểnàochịuđựngnổi.–Nướcmắt

longlanhnơikhóemắtFumiko.CóphảinàngmuốnnóiđếntìnhyếucủamẹnàngdànhchoKikuji?-Ngườichếtlàtàisảncủachúngta,trênmộtkhíacạnhnàođó,–Chúng

tacầnphảicoisócchocẩnthận,–Kikujinói.–Songmọingườiđềuchếtvộivãquá.Nàngcóvẻhiểu:chàngmuốnnóiđếnchamẹnàngvàchamẹchàng.-Bâygiờ,côlàmộtkẻmồcôivàtôicũngthế.NhữnglờichàngvừanóilàmchàngesợgiảthửbàOtakhôngcócôcon

gái,Fumiko,cólẽchàngđãcónhữngtưtưởngđentốihơn,xấuxahơnvềbà.-Hồicha tôicònsống,côđốivớicha tôi thật tử tế.–Chàngđãnói lên

điềuđóvàchànghyvọngnósẽkhônggâynênmộtâmhưởngxấuxanào.Chàngkhôngthấycógìlàkhôngphảikhinóivềnhữngngàychachàng

thườngđếnnhànàyvớitưcáchlàngườitìnhcủamẹFumiko.Độtnhiên,Fumikocúiđầuxuốngthậtthấp.-Hãy tha thứchomẹ tôi.Quả thật,mẹ tôibuồnvôcùng.Sauvụđó tôi

khólòngbiếtngườisẽgụcxuốnglúcnào.–Đầunàngvẫncúixuống.Trongtrạngtháibấtđộng,nàngbắtđầukhócvàsứclựcrờikhỏiđôivainàng.Vì nàng không chờ đợi khách đến viếng, nên nàng đi chân không.Đôi

chân nàng xếp lại, một nửa dấu dưới váy và cả thân hình rung động, vôvọng.ChiếcchénRakuđỏgầnđụngvàotócnàng,thậtlâuđếnnỗinóđổxuống

mặtchiếutrảitrênsànnhà.Nàngrờiphòngkhách,haitayômlấymặt.Mãimộtlúclâu,nàngcũngvẫnchưatrởlại.-Tôinghĩlàđãđếnlúctôiphảitừbiệt,–Kikujinói.Nàngtrởratrướccửavớimộtgóiđồ.-Tôisợlànócóvẻnặng,nhưnganhgắngđừngquantâmlắmđếnđiều

đó.-Cáigìthếnày?CáibìnhShino.Chàngkinhngạcvềsựnhanhnhẹncủanàng,nàngđãtrúthoavànướctừ

trongbìnhra,laukhô,bỏvàotrongmộtcáihộpvàgóitấtcảvàotrongmộtvuôngkhăn.-Tôimangnóđiđượcngaysao?Cònhoatrongđónữa?-Xinanhnhậnnócho.-Nếu không có gì trở ngại, –Kikuji nói.Chàng có cảmgiác sự nhanh

nhẹncủanàngđếntừmộtnỗiphiềnmuộnquáđộ.-Tôisẽkhôngđếnxemxemanhdùngnórasao.-Tạisaokhông?Fumikokhôngtrảlời.-Thôiđược.Côránggiữgìnsứckhỏe.–Chàngbướcrakhỏinhà.-Cámơnanh.Anhthậttửtếđãđếnthămchúngtôi.Vàxinanhđừngbận

tâmgìhếtvềmẹtôi.Anhnênlậpgiađìnhlẹlên.-Xinlỗi,cônóigì,tôinghekhôngrõ?Chàngquaylạiphíanàng,nhưngnàngkhôngngướcmắtlên.

IIIKikuji cốgắngcắmbônghoahồng trắngvà cẩmchướngmàunhạtvào

chiếcbinhShino.ChàngbịámảnhbởiýnghĩlàmìnhyêubàOta,mộtngườiđãkhuất.Vàchàngcảmthấymốitìnhđóđãđượcngườicongái,Fumiko,làmcho

sốnglạitừtiềmthức.Chànggọidâynóichonàngvàongàychủnhật.-Côởnhàcómộtmìnhthôià?-Vâng.Hơiđơnđộcmộtchút,cốnhiên.-Côkhôngnênởmộtmình.-Tôinghĩvậy.-Tôigầnnhưcóthểnghethấysựtĩnhmịchởchỗcô.Fumikocườinhẹ.-Giảdụchúngtacómộtngườibạnghéthămcô.-Nhưngtôi,tôicứhoàinghĩlàbấtcứngườinàothămtôisẽtìmrasựthật

xungquanhmẹtôi.Kikujikhôngbiếttrảlờirasao.-Hẳnlàbấttiện.Côkhôngcóaicoinhàcửakhimuốnrangoài?-Ô,thườngtôicóthểkhóacửalại.-Vậytôiđềnghịcôđếntôichơi.-Cámơnanh.Vàomộtngàynàođógầnđây.-Côvẫnkhỏechứ?-Tôibịsútcân.-Côngủđượckhông?-Gầnnhưkhôngngủđượcchútnào.-Đừngbaogiờnênnhưvậy.-Tôiđangnghĩđếnviệcsẽđóngcửanhàlạivàlấymộtcănphòngtạinhà

mộtngườibạnđểở.-Sẽ…?Chừngnào?-Chừngnàotôibánđượcnhà.-Bánnhà?-Vâng.

-Cômuốnnóilàcôsẽbánnhàđi?-Anhkhôngnghĩlàtôinênbánnhàsao?-Tôithắcmắc.Thậtra,tôicũngđangnghĩđếnviệcbánnhà.Fumikokhôngtrảlời.-Alô?Thậtkhônglợigìkhinóivềnhữngchuyệnnhưvậyquadâynói.

Hômnaychủnhật,tôinghỉởnhà.Côcóthểghétôiđượckhông?-Vâng.-TôiđãchohoavàochiếcbìnhShino,songnếucôđến, tôicó thểđem

chiếcbìnhđótrởvềvaitròmànóvẫnđóng.-Mộtbuổitràđạo?-Khônghẳnlàmộtbuổitràđạo.Songthựclàuổngnếukhôngdùngchiếc

bìnhShinođểđựngnướcpha trà.Côkhôngthểnào thấyđượcvẻđẹpcủamộtmónđồdùngđểuốngtràtrừphicôbầynógiữanhữngđồngloạicủanó.-Nhưngtrôngtôihômnaycóvẻtệhơnlàhômanhđếnthăm.Tôikhông

thểđếnthămanhđược.-Sẽkhôngcóngườikháchnàokháchết.-Dùthếđichăngnữa.-Côkhôngđịnhsẽnghĩlạisao?-Chàoanh.-Côránggiữgìnsứckhỏe.Xinlỗihìnhnhưcóaitớithămtôi.Tôisẽgọi

lại.ĐólàKurimotoChikako.MộtcáinhìndữdộichiếuthẳngvàoKikuji.Liệucôtacónghethấygì?-Trờiđất thậtbuồn thảm.Mưa,mưa.Ngàyđẹp trờiđầu tiênsaunhững

ngàymưarảríchvàtôiđanglợidụngnó.–CôtađangnhìnchămchúvàochiếcbìnhShino.–Từbâygiờđếnsanghè, tôisẽcónhiều thìgiờhơnvìkhôngphảidạyhọcvàtôimuốnđếnngồitrongtúplềucủacậumộtlát.Côtalụclọitrongtúixáchmangrakẹovàmộtcáiquạtxếp.-Tôiđoánlàbâygiờtúplềulạibịẩmmốctrởlại.-Tôicũngđoánvậy.-CáibìnhShinocủabàOtađâyà?Tôixemmộttíđượckhông?–Côta

tìnhcờnóivàxoaylạixemxétchiếcbình.Khicôtacúixuốngsátchiếcbình,đôivainặngnhữngxươngbậtngửara

sau.Dườngnhưcôtađangphunnọcđộcra.

-Cậumuađâyà?-Đólàmộttặngvật.-Rõrànglàmột tặngvật.Mộtkỷniệmchắc?–Côtangẩngđầulênvà

quay lại phía chàng. –Có thật cậu không phải trả tiền gì hết chomột tácphẩmnhưcáibìnhnàysao?Tôihơibấtbìnhvìcậunhậncáibìnhnàydocôcongáibàtatraolại.-Tôicóvàiýnghĩchungquanhthắcmắccủacô.-Cậu cứ tự nhiên.Cậu có đủmọi loại dụng cụ uống trà đã từng thuộc

quyền sở hữu của bàOta, song trước kia cha cậu thường bỏ tiền ramuachúng.Ngaycảvềsau,khichacậuđãsănsócbàOta.-Đókhôngphảilàvấnđềtôimuốnbàncãivớicô.-Tôihiểu,tôihiểu.–Chikakothongthảnóirồiđứngdậy.Chàngnghecô

tanóigìđóvớingườitớgái,rồitrởvàophòngvớimộtchiếckhănchoàngdùnglàmbếp.-NhưvậybàOtađãtựvẫn?–Rõrànglàcâuhỏicóvẻbấtngờđểchàng

khótránhkhỏimộtphảnứngphảicó.-Bàấykhônghềtựvẫn.-Ồ?Nhưngtôibiếtngaymà.Ngườiđànbàấyluônluôncóvẻkỳquái–

Côtanhìnngaymặtchàng.–Chacậuthườngbảolàôngkhôngbaogiờcóthểhiểuđượcbàta.Đốivớimộtngườiđànbàkháccốnhiênvấnđềsẽhơikhácmộtchút, tuynhiênbàOtavẫncómộtvẻgìconnít,dùbà tacógiàcáchmấyđinữa.BàOtakhôngthuộchạngngườinhưtôi.Ngườiđâumàđeodínhnhưkeoấy.-Liệu chúng tôi có được quyềnyêu cầu cô ngưngphỉ báng người chết

không?-Ồxincứtựnhiên.Songcóphảicáiconngườiđãchếtđặcbiệtnàyvẫn

còn cố gắngphá hủy cuộc hônnhân của cậu không?Cha cậu đã đau khổnhiềutrongtayngườiđànbàđórồi.ChínhChikakolàngườiđaukhổthìđúnghơn,Kikujinghĩ.ChikakođãtừnglàmộtmónđồchơitrongtaychaKikujitrongmộtthời

gianrấtngắn.CôtakhôngcólýdochínhđángnàođểbuộctộibàOta.Thếmàngườitavẫncóthểtưởngtượngđượclàcôtaghétcayghétđắngngườiđànbàđãcódiễmphúcởvớichachàngchođếnngàyôngnhắmmắt.-Cậucònquátrẻđểhiểumộtngườinhưmụđó.Mụđóchếtlàmayphước

chocậu.Đólàsựthật.Kikujiquaymặtđichỗkhác.

-Cáiviệcconmụđóxenvàodựtínhhônnhâncủacậucóđángchochúngtaphảichịuđựng?Mụđóchếtlàbởimụkhôngthểkiềmchếđượcconquỷởtrongmụ,ngaycảkhimụbiếtlàmìnhlàmquấy.Đócũnglàsựthậtnữa.Vàrồimụnghĩmụcó thểchếtvàđếngặpchacậu,conngườicủamụ lànhưvậy.Kikujicảmthấylànhlạnh.Chikakobướcravườn.-Tôirangoàilềuđểtìmlạisựbìnhtĩnh.Chàngngồimộtlát,mắtnhìnnhữngđóahoatrongbình.Màutrắngvàmàuhồngnhạtdườngnhưmờđitrongsươngcùngvớichiếc

bìnhShino.HìnhảnhFumikokhóclặnglẽtrongngôinhàcủanànghiệnravớichàng.

THỎISÁPMÔICỦAMẸNÀNGISaukhiđánhrăng,trởlạiphòngngủ,Kikujinhậnthấyngườihầugáiđã

treotạigócnhàmộtcáibìnhđựngnướclàmbằngtráibầukhô.Trongđóchỉcắmcómộtđóahoangũsắcbuổisáng.-Hômnaymìnhsẽdậysớm,–chàngnói,dùvậychàngcũngvàogiường

nằmlại.Ngảđầuxuốnggối,chàngnhìnlênđóahoa.-Cómộtbôngngũsắcmớinởbuổisáng,–ngườihầugáinóivọngsang

từbuồngbêncạnh.–Thếhômnaycậulạinghỉởnhànữaà?-Thêmmộtngàynữa.Nhưngrồitôicũngphảitrởdậy.–Kikujiđãnghỉ

làmtừnhiềungàynayvìbịcảmvànhứcđầu.–Bôngngũsắcđómọcởđâuthế?-Nóleolêncâygừngởtậncuốivườn.Đó làmộtbôngngũsắccónhiềumàuchàm,có lẽ làgiốngngũsắcdại

thôngthường.Cànhhoamỏng,lávàhoanhỏ.Songmàuxanhlácâyvàmàulamcóvẻlạnh,rủtrênchiếcbầunướcmàu

đỏ,xỉnđivìthờigian.Ngườihầugáiđãlàmviệcchogiađìnhchàngtừkhichachàngcònsống,

đãtỏragiàutưởngtượngtheolốiriêngcủamình.Trênmặtchiếcbầuđựngnướccómộtchữkýkhắctrênnềnsơnmài,và

trênchiếchộpcổkínhdùngđểđựngnó,códấuhiệucủangườichủđầutiên,Sotan,[9]cólẽlàngườitạoranócáchđâybatrămnăm.Kikujikhôngbiếttígìvềloạihoadùngtrongcáccuộctràđạo,cảngười

hầugáicũngvậy.Dẫusaođểdùngchobuổitràđạobuổisáng,đốivớichàngdườngnhưcóloạihoangũsắcbuổisánglàthíchhợphơncả.Chàngnhìnchămchúbônghoamộtlát.Mộtcánhhoasẽtàntrongvòng

mộtbuổisángchứatrongmộtchiếcbìnhđãtruyềntayngườiđờitớibathếkỷ.NhưvậycóhơnlànhữngbônghoaTâyphươngtrongchiếcbìnhShinoba

trămtuổikia?Songcómộtcáigìđókhôngổntrongcáiýtưởngvềmộtbônghoangũ

sắcbuổisángvừabịháivàokia.-Bàchờchobônghoatànngaydướimắtbà,–chàngbảongườihầugái

vàolúcănđiểmtâm.ChàngnhớlàchàngđịnhcắmhoathượcdượcvàochiếcbìnhShino.

Khi Fumiko cho chàng chiếc bình thìmùa hoa thược dược đã qua rồi,songchàngvẫncóthểtìmraloạihoanàynếuchàngchịukhótìmkiếm.-Tôiquênlànhàcócáibầucắmhoakia.Bàquảthậtlàthôngminhkhi

nghĩđếnnó.Ngườihầugáichỉgậtgù.-Bàcóthấychatôidùngbầuđóđểcắmhoangũsắcbuổisángkhông?-Không.Songhoangũsắcvàbầu,cảhaiđềulàloàicâyleovàtôinghĩ…-Cảhaiđềulàcâyleo!–Kikujitrởnêngiậndữ.Tínhchấtthơmộngđã

hoàntoàntanbiến.Đầuchàngtrởnênnặngtrĩukhichàngđọcbáovàchàngnằmxuốngngay

tạiphòngănđiểmtâm.-Đừngbậntâmđếnviệclàmgiường.Ngườihầugái,saukhiđãgiặtgiũxong,vừabướcvàonhà,vừalaukhô

tay.Mụcầnphảidọnphòngchàng,mụnóithế.Khichàngtrởvàogiườngnằm,bôngngũsắcbuổisángkhôngcònởgóc

nhà.Cảchiếcbầutreotrêncộtcũngbiếnmất.- Thế cũng xong. –Có lẽ người hầu gái khôngmuốn chàng trông thấy

bônghoasẽtàn.Chànggiậndữvìsựliênkếtgiữahaigiốngcâyleovàcáinếpsốngcủa

chachàngmàchàngtưởngcònlưulạinơibàta.ChiếcbìnhShinođứngtrơtrọigiữagócnhà.NếuFumikotrôngthấythế,

chắcsẽnghĩlàlốicưxửđókhôngđượcnhânđạochútnào.Khinhậnchiếcbình,chàngđãcắmhoahồngbạchvàcẩmchướngmàu

nhạtvàođó,vìnàngđã làmnhưvậy trướcdicốtcủamẹnàng.Hoahồngbạchvà cẩmchướng là những thứhoa chàngđã gửi đến nhânngày lễ kỷniệmbảyngàycủamẹnàng.Chàng đã dừng lại và mua hoa tại quán bán hoa mà ngày hôm trước,

chàngđãmuahoavàgửitớinhàFumiko.Tâmtưchàngcóthểtrỗidậy,ngaycảkhichàngchỉcầnsờtayvàochiếc

bìnhvàchàngđãthôicắmhoavàođó.Đôikhichàngcó thểbị lôicuốnbởimộtngườiđànbàđứng tuổingoài

phố.Chợtnhậnrađiềuđóởchínhmình,chàngthườngcaumàyvàlẩmbẩm:“Mìnhxửsựnhưmộttêntộiphạmvậy”.Chàngthườngnhìnlạingườiđànbàtìnhcờgặpđómộtlầnnữavàthấy

ngườiđókhônggiốngbàOtamộtmảymay.Chàngchỉtừsựgiốngnhauởhaibênhôngđẫyđàthôi.Sựmongmỏivàonhữnglúcnhưvậycóthểlàmchochàngsuýtrunlên;

cònsựsayđắmhòalẫnnỗisợsệt,nhưlúctỉnhngộtừmộttộilỗi“Cáigìđãbiếnmìnhtrởthànhmộttộiphạm?”Câuhỏilàmchàngrờixatấtcảmọisự;songthayvìcómộtcâutrảlời,nỗimongmỏitrởthànhmênhmônghơn.Chàngcảmthấykhócóthểđượccứuvãntrừkhichàngtrốntránhđược

nhữnglúcmàcảmgiácvềlàndatrầnấmcủangườiđànbàđãkhuấtđếnvớichàng.Cũngcóđôikhichàngtựhỏi,liệusựhoàinghicócòngọtdũađượccảm

giáccủachàngđếntậncùngcủasựbệnhhoạn.ChàngbỏchiếcbìnhShinovàotronghộprồiđinằm.Khichàngnhìnravườn,chàngnghecótiếngsấmnổ.Tiếngsấmnổtừxanhưnglớnvàmỗilúctiếngsấmlạigầnhơn.Chớplóexuyênquanhữngngọncâytrongvườn.Nhưngkhimưabắtđầurơi,dườngnhưkhôngcònnghetiếngsấmnổnữa.Đólàmộtcơnmưadữdội.Bụimưatrắngxóatừmặtđấtbốclên.KikujivùngdậyvàgọiđiệnnóichoFumiko.-CôOtađãdọnnhàrồi.-Xinlỗi?–Chànggiậtnẩymình.–Xinlỗi,songtôicóthể…Nànghẳnđãbánnhàrồi.-Tôitựhỏinếubàcóthểchotôibiếthiệncôấyởđâukhông?-Xinôngchờmộtlát.–Dườngnhưngườiởđầudâybênkialàngườihầu

gái.Mụ ta quay trở lại ngay sau đó và cho chàng địa chỉ có lẽ đọc được ở

trongmộtcuốnsổtay.“NhờôngTozakichuyểngiao”.Cócảsốđiệnthoại.GiọngFumikonghethậttrongsáng.-Alô.Xinlỗiđãđểanhđợilâu.-Fumikođấyà?Tôi,Mitaniđâymà.Tôicógọilạiđằngnhàcô.-Tôirấttiếc.–Giọngnàngthấphẳnxuống,ngherấtgiốnggiọngnóicủa

mẹnàng.-Côdọnnhàtừhồinàovậy?-Tôi…-Côkhôngnóigìvớitôihết.

-Tôiởvớimộtcôbạntừnhiềungàynay.Tôibánnhàrồi.-Ồ?Tôikhôngbiếtlàcónênnóichoanhrõhaykhông.Thoạtđầutôinghĩlà

khôngnên,nhưngvềsautôibắtđầucảmthấymìnhcólỗi.-Cônênchotôihaymớiphải.-Thậtthếsao?Liệuanhcóđủtửtếđểnghĩvậykhông?Khihọtiếptụctròchuyệnvớinhau,Kikujicócảmgiáctươimátvàmới

mẻ,thoảimái.Cóthểnàocáicảmgiácđóđếntừmộtcuộcđốithoạiquadâynói?-ChiếcbìnhShinomàcôchotôi.Khitôinhìnthấynó,tôicảmthấymuốn

gặpcô.-Ô?-Tôicònmộtcáinữa,mộtcáichénuốngtràhìnhtrụ.Tôinghĩđếnviệcđể

choanhgiữcáiđóluôn,nhưngngặtnỗimẹtôithườngdùngnóđểuốngtràthườngngày.Cóvếtsoncủabàtrênđó.-Ồ?-Hoặcgiảvìmẹtôithườngthíchnóinhưvậy.-Vếtsonvẫncònđóchứ?-Khôngphảivẫncònđó.ThoạtđầucáichénShinohơiđỏ,nhưngmẹtôi

thườngnóilàbàkhôngthểnàorửasạchvếtsonởtrênmiệngnó,dùbàcócọrửa đếnmấy đi nữa. Bây giờ thỉnh thoảng tôi nhìn vào cái chén và thấydườngnhưcómộtvếtđỏđậmởmộtchỗtrênvànhchén.Phảichăngđâychỉlàmộtcuộcnóichuyệntầmphào?Kikujigầnnhưkhôngthểnàolắngngheđượcnữa.-Hiệngiờđangcómộtcơnbão.Ởđórasao?-Khủngkhiếp.Tôirấtsợsấm.-Nhưngsauđóthờitiếtsẽdễchịu.Tôinghỉlàmtừchiềunayvàtôihiện

đangnằmnhà.Nếucôkhôngbậngìcả,saokhôngđếnđâychơi?-Cảmơnanh.Tôicũngđịnhlạithămanhnhiềulần,songchỉkhinàotôi

kiếmraviệclàm.Tôiđangnghĩđếnviệcđilàm.–Trướckhichàngcóthểtrảlời,nàngnóitiếp.–Tôirấtvuikhianhgọi.Tôisẽghéthămanh.Lẽratôikhôngnêngặpanhlại,cốnhiên.Kikujirakhỏigiườngkhicơnmưavừadứt.Chàngngạcnhiênvìkếtquảcủacuộcđiệnđàmvừaqua.

VàthậtlàlạkhitộilỗimàchàngcảmthấytrongcâuchuyệnliênquanđếngiađìnhOtadườngnhưtanbiếnkhichàngnghegiọngnóicủacôcongái.Cóphảichínhgiọngnóiđóđãlàmchàngcócảmtưởnglàngườimẹvẫncònsống?Chàngvẩychiếcbànchảicạorâugiữađámlánơihànghiên,thấmướtnó

vớinướcmưa.Chuông cửa rungmột tiếng ngắn sau bữa cơm trưa.Có lẽ là Fumiko –

nhưngđólàKurimotoChikako.-Ồ,thìralàcô.-Trờiấmlại,phảikhông?Tôiquênbẵngcậuđivàtôinghĩcầnphảilại

thămcậumộtlát.-Tôihoàntoànkhỏelạirồi.-Dacậukhôngđượctốt.–Côtacằnnhằnchàng.ChàngnghĩthậtlàđiênkhiđinốikếttiếngguốcgõláchcáchvớiFumiko.

Fumikophảimặcâuphụcchứ.-Bộcôlàmrăngmớihaysaothế?–Chànghỏi.–Trôngcôtrẻlại.-Vàomùamưatôicóthìgiờrảnh.Thoạtđầuchúnghơitrắngquá,nhưng

chẳngmấyhồithànhmàuvàng.Rồichúngsẽbìnhthườnglại.Chàngđưacôtavàophòngkhách,đồngthờicũngđượcchàngdùnglàm

phòngngủ.Côtanhìnvàogócnhà.-Tôiluônluôncảmthấydễchịuvớinhữnggócnhàtrốngtrơn,–Kikuji

nói.–Khôngcónhữngthứtreolủnglẳngrườmrànhưđènặngtrênmình.-Rấtdễchịuvàomùamưathật.Songnếucóthểcũngnêncóítnhấtđược

vàibônghoa.–Côtaquaylạiphíachàng.–CậuđãlàmgìcáibìnhcủabàOta?Kikujikhôngtrảlời.-Cậunêntrảnólạichongườitachứ!-Điềumàtôinghĩlàviệcđótùyởnơitôi.-Tôisợlàkhôngnhưthếđâu.-Ởđịavịcôkhólòngralệnhđượclắm.-Điềuđócũngkhôngđúngnữa,–côtacườiđểlộhàmrăngtrắngnhởn.–

Tôiđếnhômnayđểnóivớicậunhữnggìtôinghĩ.–Vớimộtcửchỉnhanhnhẹn,côtaquơđôibàntayvềphíatrước,rồitrảichúngranhưphủivậtgìđi.–Nếucậukhôngtỏracứngrắnvớiconmụphùthủyđó.-Cônóinghecóvẻdọanạtlắm.

-Nhưngtôilàngườimaimốivàtôicầnphảinói.-NếucôđangnóivềcôgáinhàInamura,tôirấttiếcphảitừchốiđềnghị

củacô.-Coikìa,coikìa.Từchốimộtcôgáimàcậuthích,chỉvìcậukhôngthích

bàmai,cậuthậtnhỏnhen.Ngườilàmmailàcáicầu.Cứbướclênchiếccầuđó.Chacậuđãhoàntoànsungsướngkhilàmviệcđó.Kikujikhônggiấuđượcsựkhóchịu.KhiChikakođặtmìnhvàomộtcuộctranhluận,côtahấtđôivairaphía

sau.-Tôiđangnóivớicậusựthật.TôikháchẳnbàOtakhicònvớichacậu,

tôiởvàomộttrườnghợpkhôngđánggì.Tôikhôngthấycólýdogìphảichegiấusự thật– tôikhôngđượcmaymắn làmngườimàanhyêu thíchnhất.Ngaykhicuộctìnhvừabắtđầu,nóđãkếtthúc.–Côtanhìnxuống,–nhưngtôikhôngcóđiềuchiânhậncả.Khitiện,anhấyđủtửtếđểsửdụnglạitôivềsau.Nhưđasốđànông,anhấynhậntadễdànghơnkhidùngmộtngườiđànbàđãquenbiết.Vànhưthế,nhờanhấytôiđãpháttriểnđượccảmtínhbìnhthườngmộtcáchđầyđủvàkhỏemạnh.-Tôibiết.-Cậunênlợidụngcáicảmtínhbìnhthườngmạnhkhỏecủatôi.Kikujigầnnhưbịcámdỗbởicáicảmgiácanbìnhởcôta.Cómộtcáigì

đótrongnhữngđiềucôtavừatiếtlộ.Côtarútcâyquạttrongdâylưngra.-Khicómộtngườicóquánhiềunamtínhhayquánhiềunữtính,thường

thườnglạikhôngcóđượccáicảmtínhbìnhthường.-Ồ?Nhưvậycảm tínhbình thườnghaycóởnhữngngườikhông thuộc

giốngnàocảà?-Đừngmỉamaivậy.Songnhữngngườikhông thuộcgiốngnàocả,như

cậugọihọ,cũngkhônggặptrởngạinàotrongviệctìmhiểuđànôngvàđànbà.CậucónghĩđâylàmộtđiềuđánglưuýbiếtbaokhibàOtacóthểchếtvàđểlạiđứacongáiduynhất?Dườngnhưđiềuđócóthểxảyra,cáiviệccôcongáiđócómộtchỗnươngtựa.Nếumụấychết,liệuKikujicósănsóccôcongiùmchokhông?-Côđangnóicáigìvậy.-Tôiđãnghĩvànghĩ,thìnhlìnhtôiđụngphảimộtđiềunghingờ:mụOta

chếtđểngăncảncuộchônnhâncủacậu.Mụtakhôngchỉchếtthôiđâu.Cómộtcáigìhơnthếnữakia.

-Nhữngđiềucônghĩrađôikhicóthểthậtquáigở,–nhưngngaycảkhichàngnóilênđiềuđó,chàngbịkẹttrongchínhcáiýnghĩcủaChikako.Việcđóxảyravớichàngnhưmộttiachớp.-CậucókểvớimụOtavềcôgáinhàInamura,phảikhông?Kikujinhớ,songlàmbộkhôngnghe.- Có phải chính cô nói với bà rằng mọi sự đã dàn xếp ổn thỏa, đúng

không?-Có,tôicónói.Tôibảomụđừngcóxíavào.Ngaycáiđêmmụchết.Kikujilặngthinh.-Làmsaocậubiếtlàtôigọidâynóichomụ?Mụcóđếnđâykhóclócvới

cậuhả?Chikakođãgiăngbẫybắttrúngchàng.-Lẽcốnhiênlàmụcóđến.Tôicóthểđoánrađượcđiềucócăncứvàocái

điệumụhétvàotôiquaốngnói!-Vậythìnhưthểlàchínhcôđãgiếtbàấy,đúngthếkhôngnào?-Tôingờlàkếtluậnđólàmcậudễchịuhơn.Thôiđược,tôivẫnthường

đóngvaiđứavôlại.Khichacậucầnmộttênvôlại,ôngtathấytôilýtưởng.Việctôitrởvềvaitròmộtkẻđượcyêuthíchthuởnàokhôngđúngnữa,songtôicómặtởđâyhômnayđểđónglạivaitròmộtđứavôlại!KikujibiếtlàChikakođangđểlộnỗighentuôngsâuxađộxưa.-Nhưngchúngtôisẽkhôngbănkhoănvềnhữnggìxảyratạihậutrường

đâu.–Côtanhìnxuốngmũicủamình.–Tôikhôngbậntâmchútnàonếucậucứngồingậmngùithươngtiếcmụđànbàhưthânmấtnếtbạcáigìcũngxíavàođó.Rồitôisẽphảicứngrắnvớicongáicủamụphùthủyđóvàđưacậuvàomộtcuộchônnhântốtđẹp.-Tôicầnphảiyêucầucôkhôngđượcnóinữavềcáicuộchônnhân tốt

đẹpmàcômuốngiúptôi.-Lẽtựnhiên.TôicũngkhôngmuốnnóivềbàOtacũngnhưcậukhông

muốnnhắctớicuộchônnhâncủacậu.–Giọngcôtadịuhẳnđi–Tôikhôngđịnhbảobàấyxấuxa.Bàtachỉhyvọngrằngkhibàtachếtcôcongáisẽđươngnhiênđếnvớicậu.-Sựvônghĩalạibắtđầu.-Nhưngđókhôngphảilàsựthậtsao?Thếnêncậunghĩlàkhimụấycòn

sống, bộmụkhông cómột lần nào nghĩ đến việc gả congái cho cậu đấychắc?Cậuthậtlơđễnhquálắm.Thứcvàngủ,nghiềnngẫmvềchacậu,gầnnhưbịbỏbùa,tôithườngnghĩthế,nếucậumuốngọiđólànhữngxúccảm

thuầntúycủamụđóthìtôinghĩlàđúngđó.Mụtabịloạntríđếncảnửatâmthầnvàmụtoantínhđểkéocảcôcongáivàocuộc,đểcuốicùngmụhysinhtínhmạng.Cóthểmụtathuầnkhiết,songđốivớichúngta,tấtcảnhữngcáiđónghegiốngnhưmộtthứtaiáckhủngkhiếp,mụđóđãgiăngmộtcáilướiphùthủytrênđầuchúngtavậy.ĐôimắtKikujichiếuthẳngvàomắtChikako.Đôimắtnhỏcủacôtahướngvềphíachàng.Khôngthểgiũbỏđượcđôimắtđó,Kikujiquaymặtđi.Chàngtựrútvàotrong,mặcchocôtatiếptụcnói.Cóthểtrôngthấyngay

từlúcđầucáithếcủachàngđãyếuvànhậnxétlạlùngnàylàmchàngrùngmình.Liệu người đàn bà đã chết kia có thật đã nghĩ đến việc gả con gái cho

chàng?Kikujikhôngmuốnnghĩnhiềuhơnvềsựcóthểcó.Điềuđókhôngcó thật,mà chỉ là sản phẩm củamột sự ghen tuông độc địa. Phát xuất từnhữngnghihoặcxấuxa,chúngbámriếtvàongựcChikakonhưcáibớtghêtởm.Chàngcảmthấyvôcùngkhóchịu.Liệuchàngcókhônghyvọngmộtđiềutươngtự?Tìnhyêu củamột người có thể thực sự được chuyển từ ngườimẹ sang

ngườicongái;songnếuchàng,vẫncònđangngậplặntrongnỗithathiếtvớingườimẹ,khôngcảm thấymìnhđangbị chuyểngiao sangngười congái,liệuchàngcókhôngthựcsựbịlôicuốnbởichướcmathuậtkia?Và liệu toàn thểbản tínhcủachàngcókhôngbị thayđổisaukhichàng

gặpbàOta?Chàngcảmthâytêcóng.Ngườihầugáibướcvàonhà.-CôOtabảosẽtrởlạinếucậukhôngbận.-Thế,côđirồisao?–Kikujivùngdậy.

II-Anhthậttửtếkhigọidâynóichotôisángnay,–Fumikongướclênnhìn

chàng,đểlộđườngcongtoàndiệncủachiếccổdàitrắngngần.Nơihangsâutừcổđếnngựcnànglàmộtvùngbóngtốihơivàng.Dùđólàdosựphảnchiếucủaánhsánghayđólàdấuhiệucủasựphiền

muộn,nhưngchàngcảmthấythoảimái.-Kurimotohiệncómặtởđây.Chàngcóthểnóilênđiềuđómộtcáchbìnhthản.Chàngđãbịcăngthẳng

vàmệtmỏi,nhưngkhivừatrôngthấyFumiko,lạlùngthaysựcăngthẳngđóbiếnmất.Nànggậtđầu.-TôicótrôngtừcáidùcủacôKurimoto.-Ồ,cáidùkiaà?-Chiếcdùcótaycầmdàimàunâudựanơicửa.-Tôiđềnghịcôđợingoàilều.CôgáigiàKurimotovềbâygiờmà.ChàngtựhỏitạisaokhibiếtlàFumikosắpđến,chàngđãkhôngyêucầu

Chikakođikhỏi.-Tôikhôngquantâmđếncôtatrừphicóviệcgìliênhệđếntôi.-Vậythìmờicôvào.Khi được đưa vào phòng khách, Fumiko chào Chikako như thể nàng

không nghi hoặc gì hết.Nàng ngỏ lời cảmơnChikako về những lời chiabuồn.Chikakonhúnvaitráivàhấtđầuraphíasau,nhưkhicôtaquansátmột

họcviêntronglớphọcvềtràđạo.-Mẹ côquả làmột người dịudàng.Tôi thường có cảm tưởng, khi gặp

ngườinàonhưmẹcô,làtôiđangngắmnhữngđóahoacuốicùnggụcxuống.Thếgiớinàykhôngdànhchonhữngngườidịudàng.-Mẹtôikhôngdịudàngđếnnhưvậyđâu.-Cólẽbàcũngloâulắmkhiphảichếtvàbỏlạingườicongáiduynhấtở

đời.Fumikonhìnxuốngsànnhà.Chiếcmiệngvớimôidướitrềramímchặtlại.-Chắccôcảmthấyđơnđộclắm.Tôiđềnghịcôhọctràlại.-Nhưngmà…

-Nhưvậycôsẽcócáigìđểnghĩđến.-Nhưngtôisợlàtôikhôngkhamnổinhữngthứxaxỉnhưvậy.-Coikìa.–Chikakophátmộtcửchỉnhưgạtnhữngnhậnxéttrênđi,rồi

xếphai tay trêngối.–Thực ra tôi cómặtởđâyđểdọndẹp túp lều.Mưadườngnhưđãquarồi.–CôtaliếcnhìnKikuji,–Fumikocũngđangởđây.Chúngtabắtđầuchứ?-Xinlỗitôikhônghiểu?-TôinghĩlàtôicóthểđượcphépdùngchiếcbìnhShinocủacậuđểtưởng

niệmmẹFumiko.Fumikongướcnhìnlên.-Vàchúngtacóthểcùngtraođổihoàiniệmvớinhau.-Nhưngmàtôisẽchỉmuốnkhócthôinếutôirangoàilều.-Hãykhóccùngvớinhau.Tấtcảchúngtasẽkhócchung.KhinàoKikuji

lấyvợchắctôisẽkhôngcònlýdođểdínhlíugìvớitúplềunữa.Nơiđóđầynhữngkỷniệm,lẽcốnhiên,nhưngrồi…–Chikakocườimộttiếngngắn,rồiâusầutrởlại.–MộtkhichúngtôithuxếpxongmọichuyệnvớicôYukiko,congáibàInamura,côbiếtđấy.Fumikogậtđầu.Khuônmặtnàngkhôngđểlộmộtphảnứnggì.Dùvậy,

trênkhuônmặttrònrấtgiốngmẹcủacôthiếunữvẫncómộtvẻmệtmỏi.- Cô sẽ chỉ làm cho gia đình Inamura thêm bối rối khi cứ nói mãi về

nhữngdựtínhchẳngcógìlàchắcchắn.–Kikujinói.Tôi đang nói vềmột cuộc đính hôn có thể có.Nhưng cậu có lý.Đó là

nhữngđiềudễlôicuốnbọnvôlại.Cônêncoinhưkhôngnghethâygìhết.Fumikonhé.-Lẽcốnhiên.–Fumikolạigậtđầu.Chikakogọingườitớgáivàorồiđiralaudọnngoàilều.-Hãycẩnthậnđó,–côtanóivọngvàotừngoàivườn.–Lácâycònướt

nơibóngrâmngoàinày.-Lúcnãyởđâymưadữquá,chắccôcũngnghethấytiếngmưarơiqua

máyđiệnthoại.- Anh có thể nghe tiếngmưa rơi quamáy điện thoại sao? Hồi nãy tôi

không chú ý nghe. Thế anh có nghe tiếng mưa trong khu vườn bên tôikhông?Fumikonhìnralùmcâynhỏ,từđóhaingườicóthểnghetiếngchổiquét

củaChikakovọnglại.

Kikujicũngnhìntheomắtnàng.-Lúcđầu tôikhôngnghĩđó là tiếngmưa rơi,nhưngsauđó tôibắtđầu

thắcmắc.Quảlàmộtcơnmưadữdội.-Tôirấtsợkhinghetiếngsấm.-Côcũngnóivậyquađiệnthoại.-Tôigiốngmẹtôiởnhiềucái,nhữngcáichẳngcógìđángkể.Khitôicòn

nhỏ,mẹtôithườngdùngtayáokimonocủabàđểcheđầuchotôimỗikhicótiếngsấm.Vàkhibàrakhỏinhàvàomùahè,bàthườngngướcnhìntrờivàtựhỏixemliệutrờicóthểnổisấmsétkhông.Ngaycảbâygiờ,đôikhi,tôimuốnchephủđầu tôi lại.–Sự thẹn thùngdườngnhư từvainàng lanđếnngực.–TôicóđemtheocáichénShino.–Nàngđứngdậy.Nàng đặt chiếc chén được gói trongmột vuông khăn ngay bên đầu gối

Kikuji.Tuynhiên,KikujidodựvàchínhFumikotựtaymởkhănra.-TôitưởnglàbácgáidùngchiếcchénRakuđểuốngtràthườngnóchứ?

DotayRyonyuchếtạophảikhông?-Vâng.NhưngmẹtôicholàdùngchénRakudùmàuđỏhayđenđểuống

tràthường,cóvẻkhôngthíchhợp.Mẹtôidùngcáichénnàythaythế.-KhôngthểthấymàusắcintrênnềnđencủachiếcchénRaku.KikujingồilặngtrướcchiếcchénShino,khôngnhúcnhích.-Tôikhôngbiếtnócóphảilàmộttácphẩmtuyệtđẹp.-Tôi thấynó thật tuyệt. –Songchàngvẫnkhôngđưa tay ra cầmchiếc

chénRakulên.ChiếcchényhệtnhưlờiFumikomôtả.Trênnềnmentrắngphủmộtlớp

màuđỏnhạt.Nhìnvàođó,ngườitacócảmtưởngmàuđỏnhạtdườngnhưnổilêntrêntừbềsâuthămthẳmcủanềnmentrắng.Vànhchénhơingảnâu.Tạimộtkhoảng trênvànhchén,màunâuđậmhơn.Cóphảinơiđâynhiềungườiđãuống?Vànhchéncólẽđãbịnhuộmbởimàucủatràvàcólẽbởicảmôingười.Kikujinhìnmàunâunhạtvàcócảmgiáclàmàunâuđóđãđượcquếtlên

bằngmộtlớpmàuđỏ.Nơinàolànơisápmôicủangườimẹcònlưulại?Nơivếtnứtcũngcómộtmàuđỏsậm.Màucủasápmôiphainhạt,màucủabônghồngđỏtànúa,màucủamáu

khô.Kikujicảmthấybuồnnôn.Cảmgiácbuồnnônvềmộtsựdơdáyvàsự

lôicuốnngoàiquyềnhạnđếncùngmộtlúc.Trên nền men điểm lấm tấm chấmmàu xanh và màu rượu nhạt, vòng

quanhlưngchénlàhìnhvẽlácỏrậmrạp.Sựsạchsẽvàsắcsảođủlàmtanbiếnsựtưởngtượngbệnhhoạncủachàng.Chiếcchéncómộtvẻcânđốimạnhmẽđầyuythế.-Quảlàmộttácphẩmtuyệtdiệu.–CuốicùngKikujinângchiếcchénlên

tronglòngbàntay.-Tôithựcrakhôngbiếtgìhết,songmẹtôithíchcáichénnày.-Nócócáivẻcủamộtcáichénuốngtràdànhchongườiphụnữ.NgườiđànbàtrongngườimẹcủaFumikolạiđếnvớichàng,nồngnànvà

trànđầynhựasống.TạisaoFumikođemđếnchochàngchiếcchéncóvếtsoncủamẹnàng?Có phải vì nàng ngây thơ, không hiểu gì cả và không cảm thấy gì cả?

Kikujikhôngthểnàogiảithíchnổi.Nhưngởnàngcócáivẻnhưkhôngtỏýchốngđốigìhết.Chàng xoay xoay chiếc chén trên đầu gối. Dù vậy, chàng cũng tránh

khôngđụnggìđếnvànhchén.-Nêncấtnóđi.NếumụKurimotomàtrôngthây,chắcphiềnhàlắm.-Chínhthế.–Nàngbỏchiếcchénvàohộprồigóilại.Nàngđãcóýbiếuchàngchiếcchén, songnàngđãđể lỡcơhộinói lên

điềuđó.Cólẽnàngđãđiđếnkếtluậnlàchàngkhôngthíchchiếcchénđó.Nàngđemgóiđồtrởraphòngngoài.Chikakotrởvàonhà,đôivaihơinghiêngvềphíatrước.-CậukhôngcảmthấyphiềnnếuđemchiếcbìnhđựngnướccủabàOtara

dùngchứ?-Côkhôngthểdùngmộtcáibìnhnàokháctrongsốnhữngcáibìnhmàtôi

có,vớisựcómặtcủaFumikoởđâysao?-Tôikhônghiểu.Cậukhôngthấylàsởdĩtôimuốndùngchiếcbìnhđólà

vìnàngcómặtởđâyà?Chúngtasẽcóvậtkỷniệmđóvớichúngtatrongkhichúngtatraođổivớinhaukỷniệmvềmẹnàng.-NhưngcôghétbàOtalắmmà.-Khôngđúngchútnàocả.Chúngtôichỉkhôngthuậnývớinhauthôi.Và

làmsaocậucóthểghétmộtngườiđãnằmxuống?Chúngtôiđãkhôngthuậnývớinhau,tôiquảkhônghiểubàấy.Vàrồitrênmộtvàikhíacạnhnàođótôiquáhiểubàấy.

-Côluônluônthíchthúvớiviệchiểuthiênhạquánhiều.-Thiênhạphảidànxếpđểkhôngđượcthôngcảmmộtcáchdễdàngnhư

vậy.Fumikoxuấthiệnnơihànghiênvàngồixuốngphíatrongphòng,nơigần

cửa.Vớivaitráisolại,Chikakoquaylạiđốidiệnvớithiếunữ.-Fumiko,tôiđềnghịdùngchiếcbìnhShinocủamẹcô.-Xincứtựnhiêncho.KikujimangchiếcbìnhShinotừtrongngănkéora.Chikakobỏchiếcquạtvàotayáo,cắpchiếchộpdướitayvàquaytrởra

lều.-Tôihơixúcđộngkhinghetincôdọnnhà.–Kikujicũngbướcrangoài

hànghiên.–Côbánnhàmộtmìnhcôsao?-Vâng.Việcđócũngđơngiản.Tôiquenvớingườimuanhà.Họsốngở

Oisotrongkhiđóhọcầntìmmộtchỗởthườngxuyên,họlàmnghềmuabánnhà.Ngôinhàcủahọrấtnhỏ,vừachomộtngườinhưtôiở,họbảothế.Songtôichẳngbaogiờcóthểsốngmộtmình,dùcáinhàcónhỏvừavặnvớitôiđếnđâu,mànếu tôiđi làm, thuêmộtcănphòngđểởchodễdàngcho tôihơn.Tôiquyếtđịnhởchungvớimộtngườibạn.-Côđãtìmraviệclàmchưa?-Chưa.Khi tôi thành thựcvớichính tôi, tôiphảinhìnnhận làchẳngcó

nghềgìmàtôicóđủkhảnăngđểlàmcả.–Fumikomỉmcười–Tôivẫnnghĩlàtôichỉđếnthămanhkhinàotôikiếmđượcviệclàm.Tôikhôngthíchnóichuyện với anh trong khi tôi đang trôi nổi, không nhà, không việc làm,khôngcógìhết.-Chínhnhữnglúcđócônênnóichuyệnvớitôimớiphải,–Kikujimuốn

nóinhưvậy,chàngnghĩđếnlúcFumikoởmộtmình.Đókhôngphảilàhìnhảnhcôđơnmàchàngthườngthấy.-Tôicũngđangnghĩđếnviệcbáncáinhànàyđi,nhưngtôicứlầnkhân

mãi,lầnkhânmãi.Songvìmuốnbán,tôiđãkhôngsửalạicáimáihiênvàcôcóthểthấylàtừngàytôichothaytấtcảcácchiếutrảinềnnhàđếnnaycũngđãkhálâurồi.-Anhsẽlậpgiađìnhtạiđây,nếutôikhônglầm,–nàngnóikhôngcóvẻ

thathiết.–Lúcđó,anhsẽsửalạinhà.Kikujinhìnnàng.-CáichuyệncủacôKurimotoấyà?Cônghĩlàtôicóthểlậpgiađìnhbây

giờsao?-Bởitạimẹtôià?Mẹtôiđãlàmanhkhổnhiềurồi.Anhnênnghĩđếnbà

nhưmộtsựviệcđãkếtthúctừlâu.

IIIVìđãquenvớicôngviệc,nênChikakotốnrấtítthờigiờđểthudọntúp

lều.-MấyngườithấytôibàychiếcbìnhShinonhưvậycóđượckhông?–Cô

tahỏi.Kikujikhôngbiếtgìhết.Fumikocũnglặngthinh.CảhaingườicùngnhìnvàochiếcbìnhShino.TrướcdicốtbàOta,chiếcbìnhđãđóngvaitròmộtcáibìnhcắmhoavà

giờđâynóđược trởvềvai tròcũ,mộtbìnhđựngnước trongmộtbuổi tràđạo.MộtcáibìnhthuộcquyềnsởhữucủabàOtagiờđâyđượcdùngbởi tay

Chikako. Sau cái chết của bàOta, nó được chuyển sang cô con gái và từFumikonóđếntayKikuji.Quảlàmộtcáinghiệpkỳlạ.Songcólẽsựkỳlạđốivớinhữngchiếcbình

tràlàcáigìđóthậttựnhiên.Bahaybốntrămnămtrước,trướckhichiếcbìnhtrởthànhvậtsởhữucủa

bàOta,nóđãtừngquataynhữngchủkhácvớicáinghiệpdĩlạlùngnhưthếnào?Bêncạnhchiếcấmsắt, chiếcShino trôngđẹpnhưmộtngườiđànbà,–

KikujinóivớiFumiko.–Songnóđủmạnhmẽđểnổibậtsovớichấtsắt.Màunóngcủabìnhrựclênmộtcáchthầmlặngtừchiềusâucủanềnmen

trắng.KikujiđãnóiquadâynóilàkhichàngngắmchiếcShinonày,chàngmuốn

gặpFumiko.Dướilàndatrắngngầncủamẹnàng,phảichăngchàngđãcảmthấytấtcảchiềusâucủabà?Hômnaytrờiấmáp.Kikujiđẩyrộngcáccửalều.Hàngcâyphongxanhrì

nơikhungcửasổphíasauFumiko.Bóngcủalácây,từnglớptừnglớp,tỏatrênmáitócFumiko.Đầuvàchiếccổdàicủanàngphôratrongvùngánhsángcủakhungcửa

sổ;haicánhtayẩndướitayáongắncủachiếcáocólẽlàlầnđầutiênnàngmặc,haicánhtaytrònlẳntrắngngầnhơiphamàuxanhcủalá.Mặcdùnàngkhôngmậpmạp,songđôivainàngchothấysựđầyđặn,sựđầyđặnnằmcảởnơicánhtaycủanàngnữa.Chikakonhìnchămchúchiếcbình:-Cácngườikhôngthểđemlạisựsốngchochiếcbìnhnướcnày trừphi

cácngườimuốndùngnóchocácbuổitràđạo.Thậtlàmộtphíphạmlớnđốivớinókhingườitadùngnóđểcắmhoa.

-Mẹtôicũngdùngnóđểcắmhoanữa,–Fumikonói.-Quảgiốngnhưmộtgiấcmộngkhiđượcngồiđâyvớikỷniệmcủamẹcô.

TôichắclàbàấysẽsungsướngkhinhìnthấychiếcbìnhShinonhưchúngtavậy.Liệucôtacóđangmỉamai?TuynhiênFumikocóvẻnhưkhôngquantâm.-TôiđoánlàanhMitaniđịnhdùngnóđểcắmhoavàchínhtôicũngđã

quyếtđịnhbỏtrà.-Ồ,côkhôngnênnóivậy.–Chikakonhìnquanhlều.–Tôicảmthấyyên

tĩnhvôcùngkhiđượcphépngồiởđây.Lẽcốnhiênlàtôiđãtừngcómặtởtấtcảcáctúplềukhácrồi.–CôtanhìnKikuji.–Nămtớilànămthứnămgiỗkỷniệmchacậu.Chúngtanêncómộtbuổitràđạo.-Tôi cũngnghĩvậy.Chắc thúvị lắmkhi tamời tất cảmọihạngngười

sànhđiệuvàdùngtấtcảmọiđồuốngtràgiảtừđầuđếncuối.-Trongtoànbộsưutầmcủachacậulàmgìcóđồgiả.-Ồ?Songcôcónghĩlànhưvậythúvịlắmkhông?–ChànghỏiFumiko.–

Túplềunàyluônluôncómùimộtthứchấtđộcmốcmeovàmộtbuổitràđạogiảtạocóthểsẽlàmtanbiếnchấtđộcđó.Tôisẽtổchứcbuổitràđạođóđểtưởngniệmchatôivàcoiđónhưmộthànhđộnggiãtừtrà.Cốnhiênlàtôiđãhạnchếliênhệgiữatôivớitràđạotừlâurồi.-Cóphảiđiềumàcậuđangnói liênhệđếnmộtmụđànbàưadínhdấp

vàonhiềuchuyện,thườngđếnđâyđểdọndẹptúplềukhông?–Chikakohỏitronglúcđangkhuấytràbằngmộtcâyđũatre.-Cólẽthế.-Cậukhôngnênlàmnhưvậy.Songtôinghĩlàcậucólýđểhạnchếnhững

liênhệcũkhicậulàmộtngườicấptiến.Côtamangtràđếnchochàngnhưmộtngườihầulàmtheomệnhlệnh.-Hãynghenhữngcâukhôihàicủacậuấy,Fumikoà.Côphảitựhỏixem

liệucáikỷniệmcủamẹcôcóđếnlầmchỗkhông.Tôitưởnggầnnhưcóthểnhìnthấykhuônmặtcủamẹcôtrongchiếcbình.Kikujiuốngtràrồiđặtchénxuống,đưamắtnhìnchiếcbìnhShino.CólẽFumikocóthểnhìnthấykhuônmặtcủaChikakophảnchiếutrong

chiếcnắpbằngsơnmàiđen.SongFumikochỉngồiđó,vẻlơđãng.Kikuji khôngbiết lànàngđãngầmchốngđối lạiChikakohaynàngcoi

nhưcôtakhôngcómặtởđây.

Việcnàngcómặtởđây,trongtúplềuvớiChikako,vàviệcnàngkhôngtỏmộtphảnứngnào,quảlàkỳlạ.NàngngheChikakobànvềviệchônnhâncủaKikuji,vớivẻthảnnhiên.Từlâu,vìtháiđộthùnghịchđốivớiFumikovàmẹnàng,Chikakotrong

từngcâunóiđềungầmýnguyềnrủa.Phải chăng sựphiềnmuộncủaFumiko thâmsâuquá,đếnđộnhững lời

nguyềnrủađókhôngđụngđượcđếnnàng?Phảichăngcáichếtcủamẹnàngđãđưanàngrờixatấtcảnhữngđiềunhỏ

nhặtđó?Hayphảichăngnàngđãđượcthừahưởngbảnchấtcủamẹnàng,cáibản

chất đó hiện cũng đangở đó, trong nàng, cái bản chất trẻ thơ khiến nàngkhôngthểphảnkháng,dùchosựtháchđốđếntừchínhnànghaytừngườikhác?Kikujidườngnhưkhôngcóvẻgìmuốncanhchừngchonàngtránhkhỏi

nọcđộccủaChikako.Chàngnhậnrõsựkiệnđóvàtựnghĩmìnhkỳcục.VàChikako,hiệnđangtựróttràcũnggợilênnơichàngmộthìnhảnhkỳ

cụcnữa.Côtalôimộtcáiđồnghồđeotaytừtrongtayáora.-Nhữngchiếcđồnghồnhỏnhưvầychẳngíchlợigìhếtkhingườitabị

viễnthị.Cậuchotôicáiđồnghồbỏtúicủachacậuđượckhông?-Chatôikhôngcócáiđồnghồbỏtúinàohết.-Ồ,nhưngôngcóthậtmà.Ôngấythườngmangtheotrongngười.Cảkhi

ôngấyđếnnhàFumikonữa, tôi chắcmà.–Chikako lõmắtnhìnvàomặtđồnghồcủamình.Fumikonhìnxuốngsànnhà.-Haigiờmười,đúngkhông?Haikimchụmlạinơimộtchấmlớn.–Động

táccủacô ta trởnênnhanhnhảuvàbận rộn.–Cô Inamuracó lòng tốt tổchứcmộtnhómtraudồimôntràđạovàhọthựctậpbangườimộtvớinhau.Tôinghĩlàtôinênghéquađâyxemcậutínhtrảlờisaotrướckhitôiđitớiđằngđó.-Hãynóivớicômộtcáchthậtrõrànglàtôitừchối.-Đượcrồi.Tasẽnóivớicômộtcáchthậtrõràng.–Chikakocườilớn.–

Tôiphảiđưanhómđóđếntúplềunàythựctậpmộtngàynàođómớiđược.-Có lẽchúng tacó thểbảocô Inamuramua lạicáinhànày.Bềnào tôi

cũngsẽbánnó.

Chikakokhôngđểýđếncâunói,quaysangFumiko:-Fumiko,tôiđềnghịchúngtacùngđichungítramộtquãngđường.-Vâng.Tôithudẹpđồlạichỉtrongmộtphútthôi.-Đểtôigiúp.-Côgiúptôinhé?SongChikakođimauvàotrongnhà,khôngđợinàng.Cótiếngnướcchảy.-Côcònthờigiờmà,–Kikujinóinhỏ.–Đừngravềvớicôta.Fumikolắcđầu:-Tôisợ.-Khôngcógìphảisợcả.-Tôiđềnghịcôđivớicôtamộtquãngđường,rồitrởlạiđâysaukhichia

tayvớicôta.NhưngFumikolạilắcđầu.Nàngvuốtlạinếpáophíasaubịnhănvìquỳ

gối.Kikujivẫnquỳgốitrênsàn,địnhđưatayra.Chàngnghĩlànàngsắpngã.Nàngthẹnđỏcảmặt.Nàngđãhơiđỏmặtkhinghenóivềchiếcđồnghồbỏtúivàbâygiờtấtcả

sựxấuhổnhưbừngdậy.NàngcầmchiếcbìnhShinođivàophíatrong.-CôđemchiếcShinocủamẹcôvàophảikhông?–Tiếngkhànkhàncủa

Chikakovọngra.

NGÔISAOKÉPIKurimotoChikakoghéthămđểchoKikujibiết làFumikovàcôcongái

nhàInamura,cảhaiđãlấychồng.Vàomùahè,đồnghồđượcvặnmaulênmộtgiờ,nêntrờivẫncònsáng,dù

lúckimđồnghồđãchỉ támgiờbamươi.Kikujinằmngoàihànghiênsaubữacơmtối,mắtnhìnnhữngconđomđómbịgiamtronglồngmàngườihầugáiđãmuavề.Ánhsángtrắngcủachúngcómàuvàngnhạtkhitỏaratrongbóngtối.Dùvậy,chàngvẫnkhôngđứngdậyvặnđènlên.Chàngđãtrảiquamấyngàynghỉtạibiệtthựcủamộtngườibạntrênbờhồ

Nojirivàvừatrởvềtrưahômnay.Ngườibạnđãcóvợvàmộtconnhỏ.Vìkhônghiểunhiềuvềtrẻcon,nên

Kikujikhôngbiếtđứabéđólớnconhaynhỏconsovớituổinó,hoặcđứabéđóthựcrađượcbaonhiêuthángrồi.-Cháulớnconquánhỉ,–cuốicùngchàngnói.-Khônghẳnvậyđâu,–ngườivợđáp.–Dạomớisinh,cháunhỏlắm.Bây

giờ,cháuđangbắtđầulớn,cốnhiên.Kikujiđưabàntayngangquamặtđứabé.-Nókhôngchớpmắt.-Cháucóthểnhìnthấy,nhưngchỉchớpmắtmộtlátsauđó.Chàngnghĩcólẽđứabéđượcsáutháng,nhưngsựthựcnómớivừađược

mộttrămngày.Chànghiểutạisaotócngườivợtrẻcóvẻthưa,tạisaonướcdanàngxanhxao–nàngvẫncònởtrongthờikỳdưỡngsứcsaukhisinh.Cuộcsốngcủacặpvợchồngtậptrungnơiđứatrẻ.Họdườngnhưchỉcó

thờigiờdànhchođứabé,Kikujihơicảmthấylạclõng.Nhưngtrênchuyếntàuhỏatrởvềnhà,hìnhdánggầyốmmònmỏivàyếu

đuốicủangườivợ,ômđứaconmộtcáchlơđãngtrongtay–mộtngườiđànbàtrẻthầmlặngvàphụctòng,trônglàbiết,–đeođuổichàngkhôngrờimộtphút.Ngườibạnchàngsốngvớigiađìnhanhtavàcólẽngườivợsốngmộtmìnhvớichồngtạingôibiệtthựbênhồsaukhisinhđứaconđầulòng,cảmthấysựanbìnhkhiđượcphépnghỉngơithoảimáitrongđó.Bâygiờđây,nằmbênhiênnhà,Kikujinhớđếnngườivợcủabạnvớimột

mốicảmtìnhxótxagầnnhưtônkính.Chikakođếngặpchàng.Quahànghiên,côtabướcthẳngvàocănphòng:-Gìmàtốidữvậy?

Quayra,côtađếnquỳnơihànghiên,ngaybênchânKikuji.-Sốngđộcthâncựclắm.Cậuphảinằmtrongbóngtốivàkhôngcóaivặn

đènsánglêngiùmcậuhết.Kikujicochânlên.Chàngnằmnánlạimộtlúc,rồimớimiễncưỡngngồi

dậy.-Cậucứtựnhiên.Cứnằmyênđó.Côtagiơtayphảiranhưbảochàngnằmxuống,rồicúiđầuchàochàng.

CôtavừađiKyoto,trênđườngvềcóghéquaHakone.ỞKyoto,tạinhàcủathầydạymôntràđạocủacôta,côtađãgặpmộtngườitênOizumi,mộttaybuônbándụngcụuốngtrà.-Chúngtôinóichuyệnnhiềuvềchacậu.Quảlàmộtcuộcnóichuyệnthú

vịlâulắmrồitôimớicóđược.Oizuminóilàhắncóthểchỉchotôicáiquánmàchacậuthườngdùngchonhữngcuộcgặpgỡbímật,rồichúngtôiđếnmộtcáiquánnhỏởđườngKiyamachi.TôinhắclàchacậuđãđếnởđóvớibàOta.VàcáimàOizumilàmkhônggìkháchơnđềnghịtôiởlạiđóư?Hắntakhôngnhạycảmnhưvậyđâu.VớihaingườiđãchếtlàchacậuvàbàOta,ngaycảmộtngườinhưtôiđâycũngcảmthấyhơilạkhiởlạiđêmtạiđó.Kikuji lặng thinh.Chikakogầnnhưquênbầy tỏ sựnhạycảm riêngcủa

mình,chàngnghĩ–CậuvừađinghỉởhồNojirivềđâyà?–Côtađãbiếtcâutrảlời.Cái lối củacô ta làquansátngười tớgái lúccô tavừamớiđếnvàvào

thẳngtrongnhàkhôngcầnbáotrước.-Tôimớivềđượcítphút,–Kikujitrảlờivớivẻbựcdọc.-Còntôivềđâyđãđượcmấyngày.–CâutrảlờicủaChikakocũngcộc

lốc.Bấtchợt,côtanhúnvaitrái.–Vàkhivừavềtới,tôikhámpháracómộtđiều khôngmay cũng vừa xảy ra. Tôi bị xúc động.Một điều thật khủngkhiếp,tôikhôngbiếtphảiănnóivớicậurasao.CôtabảochànglàcôgáinhàInamurađãđilấychồng.Trongbóngtối,Kikujikhôngcầnphảigiấugiếmsựngạcnhiêncủamình.Chànghỏimộtcáchlạnhnhạt:-Ồ?Hồinàothế?-Coicậunóikìa,nhưthểchuyệnđóchẳngliênhệgìđếncậucả.-Thìtôiđãnóivớicôhơnmộtlầnlàtôitừchốirồimà.-Ítrangoàimặtthìcậulàmthế.Cậumuốnlàmravẻnhưthế.Cậukhông

thấythúvị,cậumuốnlàmravẻnhưthếvìmộtmụđànbà lắmchuyệncứđếnnóiranóivào,thúcđẩyvàthúcđẩy.Quảlàbựcdọc.Dầusao,phầncô

gáiđãxong,êmthấmcả.-Côđangnóicáigìvậy?–Kikujicườichuachát.-Tôitưởnglàcậuthíchcôgáiđólắm.-Quảcóthế,côtarấtdễthương.-Tôibiếthết.-Sựthậtlàkhitôinghĩcôđẹp,điềuđókhôngcónghĩalàtôimuốncưới

côta.Tuythếchàngcảmthấytimnhóiđauvàvớimộtniềmkhaokhátdữdội,

chàngcốgắngvẽlạitrongtríkhuônmặtngườithiếunữ.Chàngchỉgặpmặtnàngcóhailần.Để nhấnmạnh vào vai trò của nàng, Chikako đã để nàng sửa soạn trà

trongbuổitràđạoởđềnEngakuji.Cungcáchcủanànghômấythậtgiảndịvà lịch sự, ấn tượngđó sẽ cònmãi linhđộng–đôibờvaivà cánh tayáokimonodài,cảmáitócnữa,tấtcảnhưlunglinhtrongánhsángxuyênquatừkhungcửacănggiây.Bónglácâyhắtlênnềngiấy,chiếckhănbànmàuđỏsáng,chiếckhănchoàngmàuhồngbằngnhiễunàngmangdướitaykhinàngrảobướcquasânđềnvềphíatúplềudùngchocácbuổitràđạo,chiếckhănchoàngvớingàncánhhạctrắng–tấtcảnhữnghìnhảnhđótrôidạtvàotâmtríchàngvớimộtvẻtrongsáng.Lần thứhai,nàngđãđếnđâyvàchínhChikakopha trà.Đếnngàyhôm

sau,chàngđãcảmthấyhươngthơmcủanàngnhưcònvươngvấtđâuđây,vàngaycảbâygiờchàngcũngcóthểhìnhdungradảilưngvớinhữngđóangũsắcxứSiberiesongkhuônmặtcủanàngvuộtkhỏitrínhớchàng.Chàngkhông thể hình dung ra cả khuônmặt của chamẹ chàng, những

ngườiđãkhuấtbabốnnămvềtrước.Mỗilầnmuốnnhớrakhuônmặtcủachamẹ,chàngphảinhìnlạihìnhchụpcủahaingười.Cólẽmỗingàyngườitagặpmộttrởngạihơntrongviệcvẽlạitrongtríhìnhảnhcủanhữngngườithânđãtừngsốnggầngũivớimình.Cólẽ,ngườitasẽgợilạihoàiniệmmộtcáchdễdàngvàđầyđủhơn,khinhữngngườiđóxấuxí.ĐôimắtvàhaigòmácủaYukikothuộcloạihoàiniệmtrừutượng,nhưấn

tượng về ánh sáng; còn hoài niệm về cái bớt trên ngực Chikako lại trừutượngnhưmộtconcóc.Dùbóngtốibâygiờđãtrànngậpnơihànghiên,Kikujicũngcóthểnhận

ra là Chikako mặc một chiếc áo lót bằng nhiễu trắng bên dưới chiếc áokimono.Dù cho bây giờ có đang là ban ngày, chàng cũng không thể nàonhìnthâycáibớtcủaChikakoqualớpáokimono,songcáibớtvẫnhiệndiệnởđó,ngaytrướcmắtchàng,dùtrongbóngtối.

-Theotôi,phầnlớnđànôngkhôngđờinàochịuđểmộtcôgáimàhọcholàduyêndángđếnthếbỏđinhưvậy.Dùthếnàođinữa,trênđờinàychỉcómột côYukiko thôi.Cậukhôngcó cáchgì tìm lạimột côYukiko thứhainữa,dùchocậucósốngcảmộtđờiđểchỉtìmrachobằngđượccôta.Đólàmột điều giản dị nhất trên đờimà cậu không chịu hiểu cho. Thái độ củaChikakocóvẻtráchmắngmộtcáchcôngkhai.–Cậuthậtthiếutừngtrảivàlạitựnuôngchiềumìnhquálắm.Thôi,việcxảyrađãthayđổiđờicôtavàcảđờicậunữa.Côtalàmộtngườirấthamhiểubiết.Thậtrachúngtakhôngthểnóilàcậuphảichịutráchnhiệmnếucuộchônnhâncủacôấykhôngcóhạnhphúc,phảikhông?Kikujilặngthinh.-Tôinghĩlàcậucócảmtìnhvớicôtachứ.Cậucónghĩlàcậuquantâm

đếnviệcđộvàinămsau,mộtngườicongáinhưcô tasẽnghĩđếncậu,vàthầmnhủnếucôtakếthônvớicậuthìhẳnlàtốtđẹphơnbiếtbao?TronggiọngnóicủaChikakocótẩmthuốcđộc.SongnếuquảcôgáiđãkếthônrồitheonhưlờinóicủaChikako,những

điềumàChikakocholàcầnthiếtkiacónghĩalýgìnữađâu?-Đomđómđấyà?Vàomùanàyà?–Côtanghiêngđầuvềphíatrước.–

Bâygiờgần sang thu rồi, vẫn còn loài đomđóm,phải không?Trôngnhưnhữngbóngma.-Ngườitớgáimuađượcđây.-Đólànhữngloạicôngviệcmàbọntớgáithườnglàm.Nếucậuđanghọc

vềmôntràđạo,bâygiờcậusẽkhôngthểchấpnhậnmộtchuyệnnhưvậy.Cóthểcậukhôngrõđiềuđó,songởNhật,chúngtacómộtýthứcrấtrõrệtvềthờitiết.Quả cómột vẻ gìma quái xung quanh sự hiện diện củamấy con đom

đóm.KikujinhớlàcôntrùngđãbắtđầukêuvovotrênbờhồNojiri.Loàiđomđómthậtlạ,cònsốngchođếntậnbâygiờ.-Nếu cậu cómột cô vợ, nàng sẽ không để cho cậu phải phiền lòng vì

nhữngconvậtcuốimùanhưthếnày.–Giọngnóicủacôtađộtnhiêntrởnêndịudàngvà thânmật. –Tôi nghĩ đếnviệc thuxếp cho cậumột cuộchônnhân,chẳngqualàđểtrảơnchacậu.-Trảơn?-Chính thế.Và cái gì khác sẽxảy ra trongkhi cậunằm trongbóng tối

nhìnchămchúloàiđomđómkia?CôgáinhàOtacũngđãlấychồngrồi.-Hồinàovậy?–Kikujitỏvẻngạcnhiênhơn.Chàng làm ra vẻ bình tĩnhmột cách lạ lùng, song trong giọng nói của

chànglạinhuốmtínhchấtcủamộtkẻbạitrận.-KhitừKyotovề,nghetinđó,tôicũngbịxúcđộngnhưcậuvậy.Cảhaicùngbỏđilấychồng,nhưthểlàcómộtdựtínhchungtừtrướcvậy

–nhữngngườitrẻtuổidườngnhưkhôngcóvẻquantâmlắmthìphải?Khihaytinđó,tôicảmthấycôFumikoquảđãcólòngtốtrútlui,nhưngcôgáinhàInamuracũngđãlấychồngrồi, làmsaođược?Vàcái lốicôta lậpgiađình!Nhẽracôcứtátthẳngvàomặttôicònhơn.Tấtcả,chungquycũngchỉtạitínhbấtđịnhcủacậu.KikujibốirốikhiphảitinlàFumikođãlấychồng.-CuốicùngliệubàOtacóthànhcôngtrongviệcpháđámcuộchônnhân

củacậu,dùchobàtacóphảichếtđiđểthựchiệncáiđiềuđó?SongcólẽvìFumikođãlấychồngrồimàmụphùthủyđócònđeođuổitheochúngta.–Chikakonhìnrangoàivườn.–Giảthửbâygiờcậuanbàicuộcsốngcủacậuđi,đểchocâycốitrongvườncódịpnảynởtốttươi.Ngaycảtrongbóngtốitôicũngcóthểnhìntừvườncâycủacậuđãbịbỏbênhưthếnào.Tôichưahềtừmộtcáivườnnàobuồnthảmnhưvậy.Chachàngnằmxuốngcáchđâyđãbốnnăm,vàtừngàyđó,chàngchưahề

mướnmộtngườilàmvườnnào.Quảthậtchàngđãđểcâycốimọcbừabãi.Mùiẩmướttừngoàivườnđưavào,mangtheohơinóngbanngày.-Tôichắclàchịngườilàmchẳnghềtướivườnlấymộtlần.Ítracậucũng

phảilưuýđếnviệcnàymớiphải.-Tôikhôngchođólàcôngviệccủacô.Song mặc dù chàng cau có một cách khó chịu ở mỗi nhận xét của

Chikako,chàngvẫnđểchocôtanóitiếp.Lầnnàogặpcôtacũngvậyhết.Ngaycảkhicô ta làmchàngbựcmình,cô tacũng tìmcáchđể làmcho

mìnhđượchàilòngvàdòxétphảnứngchàng.Chàngđãquenvớicái thóiđó.Chàngtỏvẻkhóchịumộtcáchcôngkhaivàđềphòng.Chikakobiếttấtcả nhữngđiềuđó, nhưngphần lớn lại làm ra vẻkhônghaybiết gì.Thỉnhthoảngcôtađểlộchochàngthấylàcôtacũnghiểubiếtchứchẳngphảingusigì.Ngay cả khi cô ta làm phiền chàng, ít khi cô ta nói ra những điều làm

chàngphảisửngsốtvìtínhchấtvôlýcủachúng.MọiviệcxảyratựnhiêndẫndắtđếnsựghêtởmđãtrởthànhmộtphầncủabảnchấtKikuji.Tốihômnay,côtadòxétxemchàngphảnứngrasaođốivớinhữngtincô

tamanglạichochàng.Chàngtỏtháiđộđềphòng–cáigìcóthểlàlýlẽcủacôta?CôtađãtìmcáchđểtạocơhộichochàngvàYukikokếthônvớinhauvàđểxuađuổiFumikođichỗkhác,vàmặcdùởđịavịcủamình,côtakhó

có thể tựhỏi hiệngiờ chàngnghĩ gì, cô ta vẫn tiếp tụcđào sâu thêmvàonhữngbóngtối.Chàngnghĩđếnviệcbậtđèntrongphòngvàngoàihànghiên.KểcũngđánglạkhichàngngồitrongbóngtốivớiChikako.Họcóvẻkhó

thânmậtđượcvớinhau.Côtađưaranhữnglờikhuyênnhủvềviệcchămvườnvàchàngbácbỏlờikhuyênrănđónhưcôtađãbácbỏnhữngýkiếncủachàng.Dầuvậy,dườngnhưcáiviệcđứngdậybậtđènsánglàmộtđiềuphiềntoái.VềphầnChikako,mặcdùcôđãđềcậpđếnvẻtốitămcủacănphòngkhi

côtavừabướcchânvào,cũngkhônghềtỏýsẽlàmmộtcửchỉgìkhácnhưđitớichỗvặnhếtđènlên.Đólàthóiquencủacôtavàđócũngthựcsựlàmộtnghệthuậtcủacôta,đểluônlàmộtngườihữuích;nhưngKikujicóthểnhậnrasựhăngháitrongviệchầuhạchàngcủacôtađãnhạtphai.Cũngcólẽ,côtathườngcótháiđộkẻcảcủamộtbàthầydạymôntràđạo.-TôivừađọcquabứcthưcủaôngOizumiởKyotogởitới,–côtanóivới

vẻhờhững,–songnếucóbaogiờcậucóýđịnhbánbộđồtràdochacậusưu tầmđược,ông tasungsướngđược tiếp tayvớicậuđểdànxếpvụđó.Nếucậucóýđịnhthuxếpmọichuyệnđểbắtđầumộtcuộcđờimới,vìbâygiờYukikođãlấychồng,tôikhôngtinlàcậucòncảmthấyhứngthúgìnữatrongviệcuốngtrà.Tôihơibuồnkhiphảitừbỏcôngviệcvẫnlàmkhichacậu còn sống, song tôi nghĩ là túp lều dùng để uống trà chỉ có được cáiphongđộcủanókhicóbàntaycủatôinhúngvào.Kikujinhìnthấytấtcảmọisự.Mụctiêucủacôtaquảlàrõràng.Thấtbại trongviệc thuxếpmộtcuộc

hônnhângiữachàngvàYukiko,cốnhiêncôtakhôngcònlýdogìđểđilạigặpgỡKikujivàđểgiãtừchàng,côtađãtạorasựhợptácvớilãoOizumiđểchiếmbộđồtràdochachàngsưutầmđược.CôtađãbàntínhkỹlưỡngvềvụnàykhighéKyoto.Kikujicảmthấynhẹnhõmhơnlàgiậndữ.-Tôicũngđangnghĩđếnviệcbánnhànữa.Tôisẽtinchocôhayvềvụđó

vàomộtngàygầnđây.-Chúngtacóthểcảmthấyantâmvớingườithườngravàongôinhànày

từthuởchacậucònsống.Kikujingờlàcôtabiếtrõbộsưutậpcủachachànghơncảchínhchàng

nữa.Cóthểcôtađãtínhtoánxongxuôivềgiácảmónđồ.Chàngnhìnrangoài,vềphíangôilều.Trướcmặtngôilều,mộtcâytrúc

đàolớnnặngtrĩunhữngbông,dángtrắngtoátmơhồ.

Phầnkhônggiancònlại,đêmtốiquádàyđặc,đếnnỗichàngkhólòngmàphânbiệtđượcđườngvạchgiữacâycốivàbầutrời.

IIMộtbuổichiều,khisắprờikhỏisở,Kikujibịtiếngchuôngđiệnthoạigọi

giậtlại.-Fumikođây.–Chàngnghemộtgiọngnóithậtnhỏ.-Alô?-Fumikođâymà.-Ôphải,tôinhậnracôrồi.-Lẽ ra tôiphảiđếngặpanh, song tôicầnphảixin lỗianhvềmộtđiều.

Nếutôikhônggọidâynóichoanh,etrễmất!-Xinlỗi,tôikhônghiểucôđịnhnóigì?-Tôicógửichoanhmộtláthưhômquavàdườngnhưtôiđãquêndán

temvàophongbì.-Thếà?Láthưđóchưađếntaytôi.Tôimuamườicontemkhitôigửiláthưđó,nhưngkhivềnhàtôikhámra

làmìnhvẫncònmườicontem.Cólẽ lúcđótôiđangmảinghĩđiềugìđó.Tôimuốnxinlỗianhtrướckhianhnhậnđượcláthưđó.-Chỉcóvậythôisao?Thựcracôchẳngnênbậntâmvềđiềuđólàmgì.–

Kikujithầmhỏicóphảiđólàláthưnàngviếtchochàngđểbáochochànghayvềcuộchônnhâncủanàng.–Cóphảithiệpbáohỉkhông?-Xinlỗianh?Chúngmìnhchỉnóichuyệnvớinhauquadâynói,cònđólà

lầnđầutiêntôiviếtchoanh.Cólẽtôiquêndántemvìlúcđótôiđangtựhỏicónêngửithưđóchoanhhaykhông?-Côđanggọidâynóichotôitừđâuđấy?-Tạimột trạmđiện thoạicôngcộng.TrạmĐôngKinhTrungương.Có

ngườiđangđợiđếnphiênmìnhđểvàodùngđiệnthoại.-Trạmđiện thoại côngcộngà?–Kikujikhônghoàn toàncảm thấyhài

lòng.–Xinchúcmừngcô.-Hả?Cámơnanh.Cuốicùngtôiđãlàmcáiđiềuđó–nhưnglàmsaomà

anhbiếtmớiđượcchứ?-Kurimotochotôihay.-CôKurimotoấyà?Làmsaocô tacó thểbiếtđược?Conngườigìmà

quáigởthậtthôi.-TôikhôngnghĩlàcôcòngặplạiKurimotonữa.Lầncuốicùng–côcòn

nhớ?–Lầntôinghethấytiếngmưarơiquaốngđiệnthoại!

-Nhưlờianhđãnói.Tôivừamớidọnnhàvàtôitựhỏicónêntinchoanhhay.Lầnnàycũngyhệtlầntrước.-Lẽracôphảinóichotôibiếtmớiphải.TừlúcngheKurimotonóilại,tôi

tựhỏikhôngbiếtcónênchúcmừngcô.-Vìtôivừamớibiếnmấtư?Kểcũnghơibuồn,phảikhông?Mộtngười

biếnmất.–Giọngnàngkéodàilếtthết,giốngynhưgiọngmẹnàng.Kikujilặngthinh.-Songtôicầnphảilàmnhưvậy.–Nàngngưngmộtlát.–Đólàmộtcăn

phòngnhỏdơdáy.Tôithuêđượcnókhitôikiếmđượcviệclàm.-Xinlỗicô?-Kểracũngchẳngdễdànggì,khiphảibắtđầulàmviệcvàocáithờikỳ

nóngnhấttrongnăm.-Tôicũngnghĩvậy.Vànhấtlàlạivừamớilậpgiađìnhxongnữa.-Lậpgiađình?Anhvừanóilậpgiađìnhà?-Xincólờichúcmừngcô.-Tôi?Lậpgiađình?-Côđãlấychồng,phảikhông?-Tôià?-Thếkhôngphảilàcôđãlấychồnghaysao?-Không,khôngphảiđâu!Cóthểnàotôilạilấychồngđược?Khibàmẹ

tôivừamớimấtxong.-Tôihiểu…-CôKurimotonóilàtôiđãlấychồngrồià?-Vâng,chínhcôấynóivậy.-Tạisao?Tạisaocôtalạinóinhưthếmớiđượcchứ?Vàanhcótinởlời

nóicủacôkhông?–Câuhỏicủanàngdườngnhưnửadùngđểtựhỏichínhmình.-Nóichuyệnnàyquadâynóibấttiệnquá.–Kikujinóivớivẻquyếtđịnh.

–Tôikhôngthểgặpcôđượcsao?-Đượcchứ.-TôisẽtớitrạmĐôngKinhTrungương.Côđợitôiởđấynhé.-Nhưngmà…-Haylàcômuốntôiđếngặpcôởmộtnơinàokhácchăng?-Tôikhôngthíchgặpaiởchỗlạhết.Tôisẽđếnthẳngđằnganh.

-Mìnhvềcùngvớinhauđượckhông?-Điềuđólạicónghĩalàgặpnhauởmộtchỗnàorồi.-Thếtôikhôngthểđếnđấyđượcư?-Không.Tôisẽđếnđằngnhàanhmộtmìnhtôi.-Ồ?Thôiđược,tôivềbâygiờđây.Nếucôđếntrướctôi,cứtựnhiênvào

nhànhé.ĐixelửatừtrạmTrungương,nàngsẽvềđếnnhàtrướcchàng.Dầuvậy,

chàngvẫntựhỏiliệuhọcócùngđimộtchuyếntàukhông.Chàngđểýtìmnàngtrongđámđông.Quảnàngvềđếnnhàtrướcchàng.Nàngđangđợichàngởngoàivườn,ngườitớgáinóivậy.Kikujiđivòng

quanhnhàvàthấynàngngồitrênmộttảngđádướibóngcâytrúcđàotrắng.SaungàyChikakoghéthămđượcvàihôm,ngườitớgáiđãcẩnthậntưới

nướcchonhữngbụicâynhỏtrướckhiKikujiđilàmvề.Mụtadùngmộtcáithùngtướinướccũkỹtrongvườn.TayáocủaFumiko

dườngnhưbịnướcđọngởtảngđálàmướt.Khimộtcâytrúcđàonởhoa,màuđỏcủahoađốichọivớimàuxanhcủa

látrônggiốngnhưánhnắngchóichangcủatrờimùahạ;nhưngkhihoatrúcđàonởtrắng,sựhòahợpgiữahaimàutrắngxanhtạonênmộtcảmgiáclạnhlẽomãnh liệt.Nhữngcụmhoa trắngđongđưa,vâybọc lấyFumiko.Nàngmặcmộtchiếcáobằngvảibôngmàutrắngcóviềnnơitúivàchiếccổbẻcóbuộcvảimàuxanhdương.Tia nắng mặt trời phía Tây xuyên qua cây trúc đào tỏa xuống người

Kikuji.-Tôi sung sướngkhiđượcgặp lại cô. –Cómộtnỗinhớnhungnàođó

tronggiọngnóicủachàngkhichàngtiếnlạiphíanàng.Nàngcóvẻnhưđịnhnóiđiềugì.-Quadâynóivàiphút trướcđây…–Ngườinàngnhưrúmlạikhinàng

đứngdậy.Cólẽnàngcảmthấyrằng,trừkhinàngcắtnganglờichàng,cóthểchàngsẽnắmlấybàntaynàng.-Anhđãnóivậy,tôiđếnđâyđểphủnhậnđiềuđó.-Rằngcôchưalậpgiađình?Tôirấtngạcnhiên.-Ngạcnhiênvìtôiđãhaychưalậpgiađình?–Nàngnhìnxuốngmặtđất.-Cả hai.Khi tôi nghe tin cô lấy chồng và cả khi nghe tin cô chưa lấy

chồng.

-Cảhailầnà?-Khôngnênnóinhưvậysao?–Kikujitiếptụcbướctrênnhữngphiếnđá.

–Tôiđềnghịmìnhvàonhàngồi.Lẽracônênđợiởtrongnhàmớiphải.Chàngngồixuốngnơihànghiên.-TôivừamớiđidulịchvềvànằmnghỉởđâyvàrồiKurimototớichơi.

Lúcbấygiờtrờiđãtối.NgườitớgáimờiKikujivàonhà,cólẽlàđểxácđịnhvềnhữngdặndòcủa

chàngvềbuổicơmchiềumàchàngđãgọidâynóitừsởvềnhàchomụhay.Nhântiện,chàngthayáovàkhoáclênmìnhchiếckimonomàutrắng.DườngnhưFumikovừađánhphấnlại.Nàngchờchochàngngồilạichỗ

cũ.-ThựcracôKurimotođãnóirasao?-Thìcôtanóicôđãlấychồng.-Thếanhcótinlàthựckhông?-Đólàmộtlờinóidốimàtôikhócóthểtinđượclàcóngườilạinóiđược

nhưvậy.-Anhkhôngnghingờgìhếtsao?–Đôimắtmàuxámrơmrớmnước.–

Cóthểnàotôilấychồngtronglúcnàykhông?Anhcónghĩlàtôicóthểlàmnhưvậykhông?Mẹtôivàtôiđãtừngchịuđaukhổvớinhauvàvớinỗiđaukhổcònđó.Nàngnóinhưthểmẹnàngvẫncònsống.–Mẹtôivàtôi,cảhaiđềuquátintưởngởmọingườivàchúngtôimongsẽđượcthôngcảm.Liệuđiềuđócóthểđượckhông?Cóphảichúngtađangtìmkiếmsựphảnchiếutâm tình của chúng ta trong chính con timmình? –Giọngnàng thấmđầynướcmắt.Kikujiimlặngmộtlát.-Cáchđâykhônglâutôiđãnóicùngmộtđiềutươngtự.Tôiđãhỏicôliệu

côcónghĩlàtôicóthểlậpgiađìnhđượcsao.Cáihômxảyratrậnbãothìphải?-Ngàycótiếngsấmnổrềntrờià?-Bâygiờcôlạinóicâuđóvớitôi.-Nhưnghaitrườnghợpkháchẳn.-Cônóinhiềulầnlàtôicóthểsẽlậpgiađình.-Nhưng trườnghợp của anhkháchẳn. –Nàngnhìn chàngvới đôimắt

đẫmlệ.–Anhkháctôi.-Kháclàmsao?

-Địavịcủaanh,chỗđứngcủaanh.-Địavịtôi?-Địavịanhkháchẳn.Tôicóthểdùngchữđịavị?Tôicóýmuốnnóiđến

cáimứcđộcủabóngtối.-Tómlại,cômuốnnóiđếntộilỗiphảikhông?Tộicủatôinặnghơn.-Khôngđâu.–Nàng lắcđầuquầyquậy,mộtgiọtnướcmắtvăng ravẽ

mộtđườnglạtừkhóemắtbêntráiđếntậnmangtainàng.–Tộilỗilàdomẹtôivàngườiđãchết,nếuchúngtabịbắtbuộcphảiđềcậpđếnvấnđềtộilỗi.Nhưngtôikhôngtinđólạilàtộilỗi.Đóchỉlàsựphiềnmuộn.Kikujingồi,đầucúixuống.-Nếuđólàtộilỗi,–nàngtiếptục,–tộilỗisẽchẳngbaogiờphainhòa.

Nhưngsựphiềnmuộncóthểnhạtphai.-Khicôđềcậpđếnbóngtối,côcóthấylàcôđãlàmchocáichếtcủamẹ

côtrởnêntốitămhơncôtưởngkhông?-Anhnênnóilàmứcđộcủasựphiềnmuộnthìđúnghơn.-Vâng, thìmứcđộ của sựphiềnmuộn.– “Làmứcđộ của tìnhyêu”, –

chàngđịnhnóithêm,nhưngchàngtựkìmhãmđược.-VàcònvấnđềgiữaanhvàYukikonữa.Điềuđólàmanhkháchẳnvới

tôi. –Nàng nói như thể nàng có ý đem câu chuyện trỏ về thực tại. – CôKurimotonghĩlàmẹtôicốgắngxenvàocâuchuyệngiữaanhvànàngvàcôtanghĩlàtôicũngđứngchungmộtphíavớimẹtôi.Vàthếcôấynóilàtôiđãlấychồng.Tôikhôngthểnàonghĩđếnmộtcáchgiảithíchnàokhácnữa.-NhưngcôtabảolàcôgáinhàInamuracũngđãlấychồngrồi.Khuônmặtnàngdườngnhưméohẳnđi trongmột lát.Rồinànglắcđầu

quầyquậy.–Nóidối,nóidối.Đócũnglại làmộtcâunóidốinữa,màhồinàovậy?-Côấylấychồnghồinàoà?Chắccũngmớiđâythôi!-Chắcchắnđólàmộtlờinóidối.-Khitôihaytinhaingườilấychồng,tôinghĩcólẽthậtnhưvậy,–chàng

nói,giọngnhỏ.–Nhưngđốivớicôgáikiathìcóthểthậtlắm.-Nóiláo.Khôngailạilấychồngvàomùanóngnhưthếnàycả.Trongtấm

áokimonomùahạ,mồhôichảyranhưsuối–anhcóthể tưởngtượngnổikhông?-Thếchẳngbaogiờcóđámcướitrongmùahạcảsao?-Chỉthỉnhthoảngthôi.Ngườitathườngdờingàycướilạimùathu,hay

là…–Vìmộtlýdonàođó,nướcmắtnànglạiứaravànhỏxuốngđầugối.Nàngnhìnvàovệtnướcmắtintrênvảiáo–NhưngtạisaocôKurimotolạicóthểnóinhữngđiềudốitránhưvậychứ?-Cô tađã lôi tôivào tròngmộtcách thôngminh,phảikhông?–Kikuji

đắnđomộtlúc.Nhưngcáigìđãlàmnàngkhócnhưvậy?Hiểnnhiênlàítra,lờitườngthuậtcủaChikakovềFumikoquảlàmộtlời

nóiláo.CóphảiChikakođãnói làFumikođã lấychồngđể loại trừnàngđi,và

thựcsựcóphảicôgáinhàInamurađãlấychồng?Chàngcânnhắcsựcóthểđó.Dầuvậy,cómộtcáigìđóchàngkhông thểchấpnhậnđược.Đếnphiên

chàngbắtđầucũngcảmthấylàcôtađãnóidối.-Khinàochúngtacònchưabiếtđólàmộtlờinóidốihayđólàsựthật,

chúngtakhôngbiếtđượctròđùacủaKurimotocònkéodàiđếnđâu.-Tròđùa?-Chúngtacứtạmgọinhưvậyđi.-Songnếutôikhônggọidâynóichoanhhômnay,chắcchắntôiđãbịcoi

nhưlàđãcóchồng.Quảlàmộttròđùatuyệtvời.NgườitớgáilạigọiKikujinữa.Chàngtrởvềvớimộtláthưtrêntay.-Láthưcủacô,khôngtem.–Chàngnhẹnhànglậtláthưtrêntay.-Đừng,đừng.Anhđừngnênmởraxem.–Nàngvẫntiếptụcvừaquỳgối

vừalếtvộivềphíachàng,cốlấylạichobằngđượcbứcthư.-Xinanhtrảlạithưđóchotôi.Kikujivòngtaygiấuláthưrasaulưng.Taytráicủanàngđặttrênđầugốichàng,còntaymặtvớivềphíaláthư.

Hai bàn taymột lúc làm hai động tác trái hướng nhau khiến nàng bịmấtthăngbằng.Bàntaytráicủanàngchốngraphíasauđểgiữchonàngkhỏiđổvàongườichàng,taymặttúmlấyláthưKikujigiấuởsaulưng.Ngườinàngvặnvềbênmặt,sắpsửangãxuống.Mộtbênmặtnàngsắpchạmvàongựcchàng–nhưngnàngnhẹnhàngquaymặtđi.Khitaytráinàngchốngtrênđầugốichàng,chàngtựhỏilàmsaonàngcóthểgiữvữngđượcphầnthântrênvặnhẳnsangmộtbênvàsắpsửangãxuốngnhưvậy.Độtnhiênchàngcảmthấyrạorựckhinàng laovàongườimình,vàbây

giờchàngmuốnkêutolênvìsựdịudàngđángngạcnhiênkia.Chàngýthức

mộtcáchmãnhliệtvềđànbà.ChàngýthứcsựhiệndiệncủamẹFumiko,bàOta.Vàolúcnàonàngchợtnhậnrađiềuđóvàdangtayra?Độnglựcnàođã

thúcđẩynàng?Đólàmộtsựdịudàngkhócóthểcóđược.Nhưthểdomộtbảnnăngsâukíncủangườiđànbà.Ngaykhichàngchờđợinàngngãmạnhlênngườimình,nàngởgầnbênchàng,vớimộtvẻấmáp.Tấtcảchỉcóvậy.Mùingườinàng thậtmãnh liệt.Nó tỏa ramạnhmẽ,mùicủamộtngười

đànbàđãlàmviệcsuốtmùahạ.ChàngcảmgiácmùicủaFumikovàcủamẹnàng.MùithânthểbàOta.-Xinanhtrảlạitôiláthưđi.–Kikujikhôngphảnđối.–Tôiphảixébỏnó

đi.Nàngquayđivàxéláthưratừngmảnhnhỏ.Cổvàhaicánhtaytrầncủa

nàngđẫmmồhôi.Độtnhiênnàngtrởnênxanhmétkhinàngngãvềphíachàngvàrồilấylại

bìnhtĩnh.Sauđó,nàngquỳgốitrởlại,mặtđỏlênvìthẹnvàchínhlúcđó,dườngnhưmồhôinàngtoátra.

IIIBữaănmàngườitavẫntrôngđợidomộtngườigầngũinấunướngkhông

cógìlàthúvịcả.Chén trà củaKikuji làmột chiếc chén Shino hình trụ.Người tớ gái đã

manglạichochàngnhưthườnglệ.ChàngnhậntựđiềuđóvàđôimắtcủaFumikocũnghướngvềphíachiếc

chén.-Anhvẫndùngcáichénnàyđấyà?-Vâng.-Anhkhôngnêndùngnó.–Chàngcảmthấynàngcóvẻ thoảimáihơn

chàng.–Saukhibiếuanhcáichénđó, tôicảmthâyânhận.Tôicóđềcậpđếnchuyệnnàytrongláthưgửichoanh.-Cônóisao?-Dạ…à,tôixinlỗivìđãbiếuanhmộtcáichénShinoxấuxínhưvậy–

Tôikhôngthấynóxấuxítínào.-ĐókhôngthểlàmộtcáichénShinođẹpđược.Mẹtôidùngnóđểuống

tràthườngngày.-Thựcsựtôikhôngrõđiềuđó.Songtôitưởngđólàmộttácphẩmtuyệt

đẹp.Chàngnângchiếcchénlêntronglòngbàntayvànhìnvàođóchămchú.-CònnhiềuchiếcchénShinokhácđẹphơn.Cáichénnàygợichoanhnhớ

đếnchiếcchénkiavàcáikiađẹphơn.-HìnhnhưtrongbộsưutậpcủachatôikhôngcónhữngchiếcchénShino

nhỏnhưthếnày.-Ngaycảkhianhkhôngcónhữngchiếcchénđóở trong tay,anhcũng

cảm thấychúng.Nhữngchiếcchénkiađến trong trí anhkhianhdùngcáichénnày,vàanhnghĩnhữngchiếcchénkiađẹphơnbiếtbao.Điềuđólàmtôibuồnvôhạn,cảmẹtôicũngvậy.Kikujithởdài.-Nhưngtôiđangmỗingàymộtrờixamôntràđạo.Tôikhôngcòndịpđể

thấynhữngchéntrànhưthếnàynữa.Anhkhôngbiết được lúcnào anh sẽnhìn từmột cái chén trà.Anhhẳn

phảitrôngthấynhiềuđồsứđẹphơnnữa.-Cónóingườitachỉcóthểchođicáiđẹpnhấtà?

-Đúngthế.–Fumikonhìnthẳngvàochàng,sựcảquyếthiệnrõtrongđôimắt.–Đóchínhlàđiềutôinghĩ.Trongláthưviếtchoanh, tôiđãyêucầuanhđậpvỡcáichénnàyđivàvứttấtcảnhữngmảnhvỡđi.-Đập vỡ nó?Đập vỡ cái chén này à? –Kikuji tìm cách để xoay chiều

cuộctấncôngđangúpchụpxuốngchàng.–CáichénnàyxuấtthântừlòchếtácShinocổđiển,nóhẳnphảiđượcbahaybốntrămnăm.Cóthểthoạtđầunó chỉ làmột cái chén ăn cơm thường, nhưng thời gian qua đi, nó đã trởthànhmộtcáichénuốngtrà.Ngườitađãgiữgìnnóvàtruyềnlạichocácthếhệsau,mộtvàingườibiếtđâuđãchẳngmangnótheotrongcácchuyếndulịch.Tôikhôngthểnàođậpvỡnóđơngiảnchỉvìcôbảotôilàmnhưvậy.Trênvànhchén,nhưlờinàngnói,cómộtvếtsoncủamẹnàng.Hiểnnhiênlàmẹnàngđãnóichonànghaylàmộtkhisondínhvàođónó

sẽchẳngbaogiờchùisạchđược,dùbàđãcốgắngchùirửanơiđó;vàthựctế,từngàyKikujicóchiếcchéntrongtay,chàngđãcốgắngmộtcáchkhôngcókếtquảtrongviệcrửasạchcáivệtđậmtrênvànhchénđó.Cáichénmàunâu nhạt, khác xa vớimàu sápmôi; tuy nhiên,một lớpmàu đỏ nhạt phatrongđókhôngthểchophépngườitanghĩđólàmàusápmôicũkhôngphai.Có lẽđó chính làmàuđỏ của chính chiếcbìnhShino;hoặc có thểvìmặttrướccủachiếcchénbịdùngnhiềuquá,mộtvệtdơdonhữngchủtrướcbàOtađãvôtìnhđểlại.Tuynhiên,cólẽbàOtađãdùngcáichénđónhiềuhơncả.Nóđãtrởthànhchénuốngtràthườngngàycủabà.Phải chăng bàOta là người đầu tiên nghĩ đến việc sử dụng chiếc chén

thườngxuyênnhưvậy?Hayđólàdoýkiếncủachachàng?Kikujitựhỏi.ChàngcũngvẫnnghingờlàbàOtavớichachàngđãdùnghaichiếcchén

Rakuhìnhtrụ,chiếcđỏvàchiếcđen,nhưcặpchéntrà“chồngvợ”.CóphảichínhchachàngđãbảobàOtadùngchiếcbìnhShinonhưmộtcái

bìnhcắmhoavàrồi–ônglạibảobàcắmhoahồngvàhoacẩmchướngvàođó?VàôngđãbảobàdùngchiếcchénShinođểlàmchénuốngtràthườngngày?Trongthờikỳđóôngcónghĩlàngườiđànbàđóđẹp?Bâygiờđâycảhaiđãquađời,chiếcbìnhvàchiếcchénđãvềtayKikuji.

VàFumikocũngđãtới.-Khôngphảitôitrẻcon.Thậttìnhtôimonganhđậpcáichénđóđi.Anh

thíchcáibìnhtôibiếuanh,tôinhớđếncáichénShinokiavàtôinghĩnóhợpvớicáibìnhhơn.Nhưngsauđótôilấylàmxấuhổ.-Lẽratôikhôngnêndùngcáichénđóđểuốngtràthườngngày.Nóquá

đẹpđểcóthểthíchhợpvớiviệcđó.-Nhưngcònnhiềucáichénkhácđẹphơnnữacơ.Anhuốngtràbằngcái

chénnàyvàanhsẽnghĩđếnnhữngcáichénkhác.Tôicảmthấyrấtkhổtâm

vềviệcđó.-Nhưngcóthậtsựcôtin là,côkhôngthểchođibấtcứcáigìkhác, trừ

nhữngcáiđẹpnhấtkhông?-Cáiđótùytheongườinhậnvàhoàncảnhchứ!Câunóicủanàngmangnhữngâmđiệuphongphú.LiệuFumikocóđủ lòng tốtđểmànghĩ rằngđểcómộtkỷniệmvềmẹ

nàng,mộtkỷniệmvềchínhFumiko–cólẽmộtcáigìđóthânthiếthơncảmộtkỷniệmnữa–chỉcónhữngvậttuyệtđẹpmớiđóngtrọnvẹnđượcvaitròđó?Lòngkhaokhát,sựbiệnminhmàvậttuyệtđẹpkiacònsótlạiđểgợinhớ

tớimẹnàng,thoánghiệntrongchàng.Nóđếnnhưnhữngxúcđộngtuyệtvờivàchiếcbìnhlàchứngnhâncủanó.Chínhcáibềmặtmátrượimộtvẻấmápcủachiếcbình,làmchàngnghĩ

đến bàOta.Có lẽ vì chiếc bình quá đẹp, đẹp đến độ ký ức của chàng vềngườiđànbàkhôngvẩnđụcbởibóngtốivàsựxấuxacủatộilỗi.Khi chàngnhìn vào tác phẩm tuyệt vời trướcmắt, chàng cảm thấymột

cáchmãnh liệthơnbất cứ lúcnàokháccái tuyệtphẩmmàbàOta làhiệnthân.Trongtuyệtphẩmđókhônghềcómộtvẩnđụcnào.ChàngđãngắmchiếcbìnhvàthấymuốngặpFumiko,chàngđãnóinhư

vậyvớinàngquadâynóivàomộtngàygiôngbãođãqua.Chàng chỉ có thể nói lên điều đó khi có đường dây điện thoại giữa hai

người. Fumiko đã trả lời là nàng cònmột cái chénShino nữa và nàng đãmangchiếcchénđóđếnchochàng.Cólẽchiếcchénkhôngđẹpbằngcáibìnhthật.-Dườngnhư,nếutôinhớkhôngnhầmthìchatôicómộtbộuốngtràxách

tay.Ông thườngmang theomỗikhiôngđidu lịch.–Kikujingẫmnghĩ.–Chiếcchéntrongbộđồtràcủaônghẳnlàxấuhơncáinày.-Nóthuộcloạigìvậy?-Chínhtôicũngchưahềbaogiờtrôngthấynó.-Anhchotôixemcáichénđóđi.Chắcchắnlàphảiđẹphơncáinày.Nếu

nóđẹphơncáinày,tôiđượcquyềnđậpcáinàychứ?Mộtcuộcđánhcánguyhiểm.Saubữacơm,trongkhinhanhnhẹnlượmhạtruộtdưara,Fumikolạigiục

chànglấychonàngxemchiếcchén.Chàngsaingười tớgái ramởcửa lều, rồibước rangoài,băngquangôi

vườn.Chàngcóýđịnh ra lấybộđồ tràđemvàochoFumikoxem,nhưng

Fumikocũngđứngdậytheochàngrangoàilều.-Tôicũngchẳngbiếtbộđồuốngtràđónằmởđâunữa,–chàngnóivọng

lạiphíasau.–Kurimotobiếtrõhơntôinhiều.Fumiko dừng lại dưới bóng tối của cây trúc đào trĩu nặng những hoa.

Chàngcóthểtrôngthấy,bêndướicànhcâythấpnhấthoaphủtrắngxóa,đôichânmangtấtxỏtrongđôiguốcgỗdùngđểđingoàivườncủanàng.Bộđồtrànằmtrongtủcốctáchtràngaybêncạnhcáichậu.Kikujimangbộtràvàotrongphòngchínhvàbàytrướcmặtnàng.Nàng

quỳxuốngvớivẻcungkính,nhưthểchờđợichàngmởgóiđồra;nhưngmộtlátsauchínhnàngtựtaymởlấy.-Xinphépanhchotôimởraxemmộtlátnhé.-Hơidínhbụiđấy.–Chàngnângbộđồuốngtràlênvàphủibụirangoài

vườn.–Trongchạnđầynhữngmọt,cómộtconvesầuchếtcứngtrongtủcốctách.-Nhưngphòngnàycũngsạchsẽđâychứ.Kurimotoquétdọnlềunàyhômcôtađếnđâybáochotôibiếtcôvàcôgái

nhàInamuralấychồng.Lúcbâygiờtrờitối,cólẽkhiđóngtủlạicôtakhôngđểýlàcómộtconvesầubịkẹttrongđó.Cầmmộtvậtgìcóvẻnhưchiếcchénuốngtràra,Fumikocúithấpxuống

đểgiởlớpgiấybọcrangoài.Nhữngngóntaycủanànghơirunrun.Đôivaitròncủanàngnghiêngvềphíatrước,nhìnnghiêngnàng,Kikujicó

cảmtưởngchiếccổdàicủanàngdàithêmra.Cómột vẻ hòa hợp nào đó giữa vànhmôi dưới trề ra của chiếcmiệng

khépchặtmộtvẻthôngminhcủanàngvàvànhtainàng.Nàngngướcnhìnchàng.-CáinàycủaKaratsu.[10]

Kikujibướclạigầnhơn.-Mộtcáichénrấtđẹp.–Nàngđặtchiếcchéntrênnềnnhàtrảichiếu.ĐólàmộtcáichénKaratsunhỏ,hìnhtrụvàgiốngnhưchiếcchénShino,

cóthểdùngđểuốngtràthườngngày.-Dángnóthậtmạnhmẽ.Trôngthậtvữngvàng–đẹphơncáichénShino

nhiều.-CôcóthểnàososánhShinovớiKaratsuđượcsao?-Anhcóthểthấyđiềuđónếuanhnhìnthấyhaicáichénmộtlúc.Bị lôi cuốnbởi vẻmạnhmẽ của chiếc chénKaratsu,Kikuji nâng chiếc

chénlênđầugốivànhìnchămchú.-TôiđemchiếcShinolạiđâynhé?-Đểtôiđilấycho.Fumikođứngdậy.HọđểchiếcShinovàchiếcKaratsugầnnhau.Bốnmắtcủahaingườigặp

nhau,rồicùngnhìnxuốnghaichiếcchén.-Đúnglàmộtcáichéncủangườiđànôngvàmộtcáicủangườiđànbà.–

Kikujinóivớivẻhơibốirối.–Khicôthấychúngđứngcạnhnhau.Fumikogậtđầu,nhưthểkhôngthốtđượcnênlời.ChiếcchénKaratsuvớimộtnềnhơixanh,khônghoa,điểmlớpsơnmàu

vàngnghệvà cảmột lớp sơnmàuđỏ tươi nữa.Đườngnét từmiệng chénxuốngđếnđáychéntrôngthậtmạnh.-Mộtcáichénrấtquýmàchaanhthườngmangtheotrongnhữngchuyến

dulịchcủangười.Trôngnócóvẻgiốngchaanh.Fumiko dường như không cảm thấy sự nguy hiểm trong nhận xét của

nàng.Kikujikhôngthểnàotạochomìnhđủcanđảmđểđáplạirằngchiếcchén

Shinocũnggiốngmẹnàng.Songsựhiệndiệncủahaichiếcchéntrướcmắthaingườitựanhưsựhiệndiệncủalinhhồnchachàngvàmẹnàngvậy.Nhữngchiếcchénuống trà, cóđếnbahoặcbốn trăm tuổi,gõvàonghe

loongcoong,trôngchúngthậtvữngchãivàđầysinhlực,khônggợinênmộtýtưởngbệnhhoạnnào.Dầuvậy,cuộcsốngđườngnhưtruyềnthụchochúngmộtsắctháilinhđộng.NhìnthấyhìnhảnhcủachamìnhvàmẹFumikotrongcặpchéntrướcmắt,

Kikujicảmthấynhưchínhchàngvànàngđãnânghai linhhồnđẹpđẽkiadậy,đặthọkềbênnhau.Cặp chén uống trà nằm đây, có mặt trong cái thực tại giữa chàng và

Fumiko,hiệnđốidiệnvớinhaubêncặpchén,dườngnhưcũngtrởnêntinhkhiếtnữa.Kikujiđãbảovớinàng,-saungàykỷniệmbảyngàycủamẹnàng,–làcó

cái gì đó kinh khủngvề sự cómặt của chàngkhi đối diện với nàng.Phảichănggiờđâysựsợhãivàmặccảmtộilỗiđãđượcrũsạchnhờsựhiệndiệncủacặpchénkia?-Thậttuyệt,–Kikuji lêntiếng,nhưthểđangnóivớichínhmình.–Bản

chấtcủachađâuphảilàđitìmthúvuitrongviệcsưutầmnhữngchénuốngtrà,thếmàchađãlàmcáiviệcđó,vàcóthểnhờđó,cảmgiáctộilỗicủacha

tanbiếnmất.-Xinlỗianh?-Khicônhìnthấychiếcchén,côquênđinhữngkhuyếtđiểmcủangười

chủcũcủachiếcchén.Cuộcđờicủachatôichỉlàmộtphầnrấtnhỏsovớicuộcđờicủamộtchiếcchénuốngtrà.- Sự chết chờ đợi ngay sát chân mình. Tôi thấy sợ. Tôi đã thử nhiều

chuyện.Tôiđãcốnghĩlàvớisựchếtởliềnngaychântôi,tôisẽkhôngthểcònbịcáichếtcủamẹtôiámảnhhoàihủynữa.-Khicôbịámảnhbởingườichết,côbắtđầucảmthấychínhcôkhông

cònhiệnhữutrongthếgiớinàynữa.Ngườitớgáimangvàomộtấmnướcvànhữngvậtdụngkhácđểuốngtrà.KikujiđềnghịvớiFumikolàhọdùngchiếcchénShinovàchiếcKaratsu

bâygiờ,nhưthểchínhhọđangthamdựvàocuộcdulịch.Fumikogậtđầumộtcáchđơngiản.-Xin phép anh cho tôi được dùng chiếc chén Shino này lần cuối cùng

trướckhitôiđậpvỡnóđinhé?–Nànglấychiếcđũakhuấytràtừtronghộpravàđemđirửa.Vàomùahạ,ngàydàihơnthườnglệ,nêntrờicònsáng.-Nhưthểchúngtađangthamdựvàomộtcuộcdulịch,–Fumikonói,tay

khuấytràtrongchénbằngmộtchiếcđũanhỏ.-Rađitrongmộtcuộcdulịch–vàcóphảichúngtađangởtrongmộtcái

quánkhông?-Khôngcầnthiếtphảilàmộtcáiquán.Cóthểbênmộtbờsông,haytrên

đỉnhmộtngọnnúi.Cólẽdùngnướclạnhsẽtốthơn,vìnólàmchúngtanghĩđếnnhữngngọnnúi.Khi nàng nhấc chiếc đũa khuấy trà ra, đôimắtmàu đen xám của nàng

ngướclênnhìnKikujimộtlát.SauđónàngnhìnxuốngchiếcchénKaratsumànàngđangnânglêntronglòngbàntay.Đôimắtcủanàngdõi theochiếcchénđượcdichuyểntớingaydướigối

Kikuji.Chàngcảmthấynhưnàngcóthểtrôibềnhbồngđếnbênchàng.KhinàngbắtđầuphatràtrongchiếcchénShinocủamẹnàng,chiếcđũa

khuấytràkhuavangtronglòngchén.Nàngngưnglại.-Tôiquámạnhtay.-Nhấtlàđốivớimộtchiếcchénnhỏnhưvậy,–Kikujinói.

NhưngsựbốirốichínhlàởđôitayrunruncủaFumiko.Mộtkhinàngđãngừnglại,nàngngừngluôn,khôngcòntiếptụckhuấytrà

nữa.Fumikongồicúiđầuxuống,đôimắtdánchặttrêncổtayđầynhựasống

củamình.-Mẹsẽchẳngbaogiờchophéptôi.-Cáigìvậy?Kikujinhào tớinắmchặt lấyvainàng,như thểđểkéonàng rakhỏimớ

mắtlướigồmnhữnglờinguyềnrủa.Khôngcósựkhángcựvềphíanàng.

IVKhông thểnàochợpmắtđược,Kikuji chờchoánhsángmặt trờixuyên

quanhữngkẽhởcủatấmmànhsáo,rồitrởdậybướcrangoàivườn.ChiếcchénShinobịđậpvỡnằmtrênmộtphiếnđátrướccáibểnướcbằng

đá.Chàngsắpxếpbốnmảnhlớnthànhhìnhcáichén.Miệngchénthiếumột

miếnglớnbằngngóntaytrỏcủachàng.Chàngtựnhủchắcmiếngđórơiđâuđâytrênmặtđất,chàngbắtđầusục

sạotìmkiếm.Bỗngnhiênchàngdừnglại.Chàng ngước nhìn lên.Một vì sao lớn chiếu những tia sáng xuyên qua

nhữngngọncâyởhướngtây.Đãnhiềunămnay,bâygiờchàngmớinhìnthấysaohôm.Chàngđứngđónhìnsữngvìsaovàmâybắtđầukéođầytrời.Ngôi sao trởnên lớnhơn, sáng long lanhqua lớp sươngmùbuổi sáng.

Ánhsángsaotrôngthậttươimát.Giữaánhsángtươimátcủangôisaohômvàcáiviệctìmkiếmmảnhvỡ

củachiếcchén,cómộtsựtươngphảnđếnđộthảmđạm.Chàngliệngnhữngmảnhvụntrêntayxuốngđất.Tốihômtrước,FumikođãđậpchiếcchénShinovào thànhbể trướckhi

chàngcóthểgiữtaynànglại.Chàngđãbậtkhóc.Nhưng ngay lúc đó chàng không chạy đến nhặt nhữngmảnh vụn trong

bóng tốigiữanhữngphiếnđá.Thayvì thế, chàngvộivãvòng tayôm lấyFumiko,đỡchonàngkhỏingã.Độngtáccủanàngkhiliệngchiếcchénquámạnhkhiếnchonànglảođảosắpsửangãbổnhàoxuốngđất.-CònnhiềuchiếcchénShinođẹphơncáinàymà,–nàngthìthào.LiệunàngcònbuồnvớiýnghĩđãlàmchoKikujisosánhchiếcchénnàng

vừađậpvỡvớinhữngchiếcchénShinokhácđẹphơn?Chàng nằm thao thức và âm thanh của lời nàng nói lại vọng đến với

chàng,rõràngmộtcáchchuaxóttrongkýức.Đợichoánhsángbanngàytrởlại,chàngtrởdậy,rangoàivườntìmkiếm

nhữngmảnhvụn.Thếrồi,khibắtgặpngôisaohôm,chànglạiliệngnhữngmảnhvụnđi.Ngướcnhìnlêntrời,chàngbậtkhóc.

Khôngmột vì sao. Trongmột khoảnh khắc khi mắt chàng nhìn xuốngnhữngmảnh vỡ nằm rải rác trênmặt đất ngôi sao hôm đã biếnmất giữanhữngcụmmây.ChàngchămchúnhìnvềhướngtrờiđằngTâytrongmộtlát,nhưthểtìm

lạimộtvậtgìvừabịvuộtmất.Mâytrờikhôngdầy,songchàngcũngchẳngbiếtđượcbâygiờngôisao

nằmchỗnào.Nhữngcụmmây tách rờinơiđườngchân trời.Màumâyđỏnhạtnhưđượctôđậmthêmbêntrênnhữngmáinhàxa.-Mìnhkhôngthểbỏrơinóđược,–chàngnóilớnnhưvậy.Chànglạicúi

xuốngnhặtnhữngmảnhvụnlênvàbỏchúngvàotrongtaychiếcáokimonodùngđểngủ.Nếu bỏ chúng ở đây, không gì buồn bằng.Vả lại, Kurimoto có thể lại

thămkhôngchừng.Chàngnghĩđếnviệcchônchiếcchénbêncạnhbểnướcxâybằngđábởivì

Fumiko đã đập vỡ nó ở đó trongmột cơn tuyệt vọng cùng cực. Tuy thế,chàngvẫngóinhữngmảnhchénvỡvàomộtmảnhgiấy,bỏvàotrongmộtngănkéovàtrởlạigiườngngủ.NàngđãkhiếphãikhibắtchàngsosánhchiếcchénShinovớicáigì?Vàtạisaonàngcóvẻâulonhưvậy?Kikujikhôngthểnàonghĩrađược

câutrảlời.Giờ đây, chàng lại càng không thể nghĩ ramột người nào để có thể so

sánhvớinàng.Nàngđã trở thành tuyệt đối, vượt lên trênmọi sự so sánh.Nàngđã trở

thànhsựquyếtđịnhvàsinhmệnh.Trướckia,luônluônnàngchỉlàcongáibàOta.Bâygiờ,chàngđãquên

hẳn–cáiýtưởngthânthểcủangườimẹđãđượctruyềnlạichongườiconmộtcáchtếnhị,cáiýtưởngđóđãrờikhỏichàng,đểlôicuốnchàngvàomộtthếgiớixalạ.Chàngđãcốgắngtìmđườngrakhỏibứcmànđentối,xấuxa.Phảichăngviệcchàngxúcphạmđếnsựtrongsạchcủanàngđãcứuvãn

chàng?ỞFumikokhôngcómộtsựkhángcựnào,ngoàichínhsựtrongsạch.Ngườitacóthểnghĩlàchàngđangmỗingàymộtchìmsâutrongvũnglầy

củanhững lờinguyền rủa,quả làmột sự tê liệthoàn toàn; songKikuji lạicảmthấyngượclại,vìchàngđãthoátrakhỏinhữnglờinguyềnrủavàsựtêliệt.Tựanhưmộtngườinghiệnngậpđượcgiảithoátrakhỏicơnnghiềncủamìnhbằngcáchuốngvàoliềuthuốccuốicùng.

KikujigọidâynóichoFumikotừchỗlàmviệccủachàng.NànglàmviệcchomộthàngbánbônggònởKanda.Nàngkhôngđilàm.Kikujiđãtớisởlàmviệccủanàngsaumộtđêmthức

trắng.PhảichăngFumikođãngủvùivàolúcrạngđông?Hoặccóthểvìxấuhổnàngđãtựgiammìnhtrongnhàsuốtngày?Buổitrưa,nàngcũngvẫnchưađilàm,chànghỏithămchỗnàngở.Địachỉmớicủanàngcólẽđãđượcghitrênláthưhômqua;songFumiko

đãxévụncả thư lẫnphongbìvàbỏ tấtcảcácmảnhvụnvào túiáonàng.Trongbữacơm,haingườinóichuyệnvềviệccủanàngvàdođóchàngnhớđượctênhãngnànglàm.Chàng đã không hỏi nơi ở. Như thể nơi nàng ở cũng chính là nơi của

chàngvậy.Trênđườngvềnhà,chàngtìmđếnngôinhàcóchiatừngphòngchothuê.

NgôinhàđónằmởphíasaucôngviênUeno.Fumikokhôngcóởnhà.Mộtbégáitrạcđộmườiba,vừađihọcvề,trênngườicònmặcbộđồng

phục,đếnbêncửarồilạitrởvàotrongnhà.-CôOtakhôngcónhà.Côấybảolàcôđixavớimộtngườibạn.-Đixa?Côấyđidulịchà?Hồinàovậy?Côấycónóilàđiđâukhông?Đứabégáitrởlạivàobêntrong,lầnnàynókhôngtrởrađếntậncửa.-Tôikhôngbiếtgìhết.Máđivắngrồi…ConbécóvẻsợKikuji.Nócóđôilôngmàymỏng.Kikujingoáicổnhìnlạingôinhàkhichàngđếncổng,nhưngchàngkhông

biếtđượcphòngcủaFumikonằmởchỗnào.Đó làmộtngôinhàhai tầngkhárộng,vớimộtmảnhvườnnhỏ.Nàngđãnóilàsựchếtởsátchânnàng.Độtnhiên,Kikujicảmthấylạnhở

haichân.Chàngdùngkhăntaylaumặt.Máutrênmặtchàngdườngnhưkhôngcòn

lưuthôngnữa,chànglaumặtmạnhhơn.Chiếckhăntayướtđẫmvàđenkịt.Chàngthấymồhôilạnhtoátraướtđẫmlưng.“Nàngkhôngcólýdogìđểchếtcả”,chàngthầmnghĩ.Fumikokhôngcólýdogìđểchếtcả,Fumiko,ngườiđãđemlạisựsống

chochàng.Songphảichăngsựbộctrựcđơngiảnbuổitốihômtrướclạichẳnglàcái

bộctrựccủasựchết.

Liệunàng,giốngnhưmẹnàng,dobảnchấttrongsạch,nênđãtỏrakhiếpsợsựsỗsàng?“Rút cục chỉ còn lại có Kurimoto”. Như để nhổ vào người đàn bàmà

chàngcoinhưkẻ thù tấtcảcáinọcđộc tích tụ lại,Kikujibướchốihảvàotrongbóngmátcủacôngviên.

TRÙNGDƯƠNGdịch(IntheobảncủaNhàxuấtbảnTrìnhbày1969)

[1]MộtloạiđồsứđờiSeto,thếkỉXVI.

[2]SewRikyu(1521-1591),vịtổsưcủamôntràđạo.

[3]TawarayaSotatsu:họasĩthờiTokugawa(1576-1643).

[4]MinamotoMuneyukichếtnăm939.

[5]KinoTsurayukichếtnăm945.

[6]ThuộcvùngngoạiôphíaNamthànhphốĐôngKinh.

[7]Raku,một sảnphẩmbằngđồsứởKyoto, sảnxuấtđầu tiênvào thếkỷXVI.

[8]Ryonyu(1756-1834)làtácgiảthứ9củalòKaku.

[9]SeuSotan(1578-1658),mộttrongnhữngsưtổcủatràđạovàlàcháucủaSeuRikyu.

[10]ĐồsứdolòKyusbuchếtạo,gốcĐạiHàn.