nhung dai lo demo - s3.amazonaws.com · patrick modiano sinh ngày 30 - 7 – 1945 t ại bôugrne...

30
NHNG ðẠI LNGOI VI Patrick Modiano Making Ebook Project BOOKAHOLIC CLUB

Upload: hoangkiet

Post on 25-Aug-2018

214 views

Category:

Documents


0 download

TRANSCRIPT

NHỮNG ðẠI LỘ NGOẠI VI

Patrick Modiano

Making Ebook Project

BOOKAHOLIC CLUB

Patrick Modiano NHỮNG ðẠI LỘ NGOẠI VI

2

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

• Tên sách: NHỮNG ðẠI LỘ NGOẠI VI

• Tác giả: Patrick Modiano

• Dịch giả: Dương Tường

• Nguyên tác: Les Boulevards de ceinture

• Nhà xuất bản tác phẩm mới – Hội nghiên cứu giảng dạy văn học TP.HCM

• Năm xuất bản: 1989

• Số trang: 139

• Giá tiền: 1250 ðồng

• Khổ: 13 x 19 cm

ðánh máy: Van Nguyen, Kiều Thủy, Thiên Nhai Kiểm tra: Quang Hải Chế bản ebook: Thảo ðoàn Ngày thực hiện: 16/12/2010 Making Ebook Project #75 – www.BookaholicClub.com

Patrick Modiano NHỮNG ðẠI LỘ NGOẠI VI

3

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

GIỚI THI ỆU TÁC GIẢ

Patrick Modiano sinh ngày 30 - 7 – 1945 tại Bôugrne - Billancourt – Paris.

Ông là nhà văn ñương ñại ñược nhiều ñộc giả quan tâm và giành ñược nhiều giải thưởng, với những cuốn tiểu thuyết có khi ñược gọi là “hiện ñại chủ nghĩa” có khi lại là “Cổ ñiển chủ nghĩa”. Năm 1996 trong cuộc thăm dò ý kiến các nhà phê bình thế giới, ông ñược xếp hạng thứ 18, thứ bậc cao nhất so với các nhà văn Pháp, trong diện “những nhà văn hiện còn sống ñược coi là sáng giá nhất”.

Patrick Modiano NHỮNG ðẠI LỘ NGOẠI VI

4

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

Giải thưởng: Giải thưởng Roger- Nimier cho tác phẩm “Quảng trường ngôi sao”; Giải Goncourt cho tác phẩm “Phố của những nhà hàng tăm tối” và giải tiểu thuyết của Viện Hàn lâm Pháp cho tác phẩm “Những ñường phố ngoại vi”; Gi ải của các hiệu sách cho tác phẩm “Bi ệt thự buồn”

Các sáng tác:

- Quảng trường ngôi sao, 1968

- Tuần tra ban ñêm, 1969

- Một tuổi trẻ, 1972

- Những ñường phố ngoại vi, 1972

- Biệt thự buồn, 1976

- Sổ gia ñình, 1977

- Phố của những nhà hàng tăm tối, 1978

- Một thời thanh niên, 1981

- Khu phố hẻo lánh, 1985

- Những chủ nhật tháng Tám, 1986

Patrick Modiano NHỮNG ðẠI LỘ NGOẠI VI

5

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

GIỚI THI ỆU TÁC PHẨM

Người kể chuyện bắt ñầu hành trình ñi tìm cha. Cuộc tìm kiếm này dẫn anh quay ngược thời gian, sống lại trong ảo giác một thời kì ñã xa, dường như là thời kì Chiếm ñóng. Anh thấy mình trong một ngôi làng ở Seine-et-Marne, bên bìa rừng Fontainebleau, giữa những người xa lạ ñến ñây nghỉ cuối tuần. Trong số ñó có “bá tước” De Marcheret, một cựu binh lê dương bị bệnh sốt rét hành hạ; ông chủ báo Jean Murraille và cháu gái, một cô diễn viên tóc vàng suốt ngày choàng áo lông thú… Và cuối cùng, cha của người kể chuyện, một người tự nhận là “nam tước” Deyckecaire.

Người kể chuyện dấn thân vào chốn ám muội này những mong gặp ñược cha. Thực ra con người ñó là ai? Một tay buôn lậu ở chợ ñen? Hay một người Do Thái bị truy ñuổi? Tại sao ông ta lại xuất hiện giữa ñám người này? Người kể chuyện sẽ theo ñuổi người cha ảo ảnh này ñến tận cùng.

Bằng tình âu yếm. Dường như anh muốn hòa lẫn vào con người ấy và sống lại một quá khứ ñầy biến ñộng, từ ñó tìm ra gốc gác của mình.

Well Leon dịch

Patrick Modiano NHỮNG ðẠI LỘ NGOẠI VI

6

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

Giá tôi có những tiền ñề ở một ñiểm nào

Trong lịch sử nước Pháp!

Nhưng không, chẳng có gì1

REMBO

Người to béo nhất trong bộ ba là cha tôi. Muyaray cui cúi về phía ông như ñịnh nói thầm ñiều gì. Mácsơrê ñứng ở phía sau, nhoẻn miệng cười, thân trên hơi ưỡn ra, hai tay ñặt ở ve áo vét tông. Không thể xác ñịnh ñược màu quần áo cũng như màu tóc của họ. Hình như Mácsơrê mặc một bộ títxuy len kiểu “Hoàng tử xứ Gal” cắt rộng và tóc có vẻ là màu vàng rơm. ðáng chú ý là cái nhìn sắc sảo của Muyaray và ñôi mắt lo âu của cha tôi. Muyaray có vẻ cao và mảnh dẻ, nhưng phần dưới khuôn mặt ông ta ñã bều bệu. Mọi nét ở cha tôi ñều biểu hiện sự suy sụp rệu rã. Trừ ñôi mắt gần như lồi hẳn ra.

Gỗ lát và lò sưởi gạch: ñó là tiệm rượu Clô- Frucrê. Muyaray cầm một ly rượu. Cha tôi cũng vậy. Ta ñừng quên ñiếu thuốc vắt vẻo trên môi Muyaray. Cha tôi thì kẹp thuốc giữa ngón ñeo nhẫn và ngón út. Cái kiểu ñài các mệt mỏi. Ở cuối phòng, quay nghiêng ba phần tư, một dáng nữ: Mô Galax, quản lý tiệm Clô- Frucrê. Những chiếc ghế bành Muyaray và cha tôi ngồi, chắc chắn là bằng da thuộc. Có một ánh phản quang mờ mờ ở lưng ghế, ngay bên dưới chỗ bàn tay Muyaray tì bẹt xuống. Cánh tay ông ta cũng quàng lấy gáy cha tôi trong một cử chỉ tựa hồ ñùm bọc và chở che. Ngạo nghễ ở cổ tay ông ta, một chiếc ñồng hồ ñắt tiền mặt vuông. Mácsơrê, do vị trí và vóc dáng lực sĩ của mình, che khuất nửa người Mô Galax và dãy chai rượu khai vị. Trên tường ñằng sau quầy rượu, không cần phải cố gắng gì cũng nhìn rõ một cuốn lịch tờ. Con số 14 nổi bật từng nét. Không thể ñọc ñược năm, tháng. Những quan sát thật kỹ ba người ñàn ông và cái dáng mờ của Mô Galax, ta sẽ nghĩ rằng cảnh này diễn ra vào một thời rất xa xăm trong quá khứ.

Một tấm ảnh cũ, tình cờ tìm thấy ở ñáy một ngăn kéo. Nhẹ nhàng, ta lay bụi trên mặt ảnh. Chiều xuống. Như thường lệ, những bong ma vào tiệm rượu Clô- Frucrê. Mác sơ rê ngồi lên một chiếc ghế ñẩu. Hai người kia thích chiếm những chiếc ghế bang ñặt gần lò sưởi. Họ gọi những chầu cốc- tay pha phách cầu kỳ một cách vô ích ñến mức buồn nôn bởi 1 ðề từ tập thơ văn xuôi Một mùa ở ñịa ngục của Arther Rimpagơ

Patrick Modiano NHỮNG ðẠI LỘ NGOẠI VI

7

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

Mô Galax với sự giúp sức của Mácsơrê, y ỡm ờ gọi ñùa mụ là “Em Mô béo ị của anh” hoặc “cô gái Bắc kỳ của tôi”. Mụ chẳng có vẻ gì là bực mình và khi Mácsơrê luồn tay vào áo ngực bóp vú – lần nào làm thế y cũng cười hí lên như ngựa – mụ vẫn tỉnh bơ, với một nụ cười khó hiểu, không biết là biểu lộ sự khinh bỉ hay ñồng lõa. ðó là một phụ nữ trạc bốn mươi tuổi, tóc vàng rơm, thân hình nặng nề, giọng trầm. Trong bộ mặt tầm thường ấy, ánh mắt – màu xanh ñêm hay tím hoa cà? – khiến ta ngạc nhiên. Mô Galax hoạt ñộng trong ñịa hạt nào trước khi ñảm ñương tiệm rượu này? Có lẽ cũng ñịa hạt ấy, ở Pari. Mụ và Mácsơrê thường hay nhắc ñến Bôliơ, một hộp ñêm ở khu phố Técnờ ñã ñóng cửa cách ñây hai mươi năm. Họ rì rầm nói chuyện về tiệm ñó, như về một ñứa con ñã chết. Luyện nhảy cho khách? Cựu nghệ sĩ tạp kỹ? Mácsơrê biết mụ ñã từ lâu, ñiều ấy thì khỏi phải nghi ngờ. Mụ gọi y là Ghi1. Trong khi anh, ả vừa rúc rich cười vừa sửa soạn ñồ khai vị thì “Metñôten”2 Grevờ bước vào hỏi Mácsơrê: “Lát nữa, ngài Bá tước muốn xơi món gì ạ?” Bao giờ Mácsơrê cũng trả lời: “Ngài Bá tước muốn ăn cứt” và hất hàm về ñằng trước, him mắt, nhăn mặt lại ra vẻ vừa buồn chán vừa tự mãn. Lúc ñó, bao giờ cha tôi cũng khẽ cười nịnh ñể tỏ ra với Mácsơrê rằng ông khoái câu ñối ñáp ñó và coi y, phải, chính y, Mácsơrê ấy, là người dí dỏm nhất trên ñời. Tay này thích mê vì thấy cha tôi chịu mình, bèn gọi ông: “Salva, tôi có lý chứ?”. Và cha tôi vội vàng ñáp: “À, phải, Ghi!”. Muyaray thì dửng dưng với lối hài hước ấy. Cái tối hôm Mácsơrê, cao hứng hơn mọi khi, vén chiếc áo dài của Mô Galax lên, tuyên bố: “ðây mới gọi là ñùi chứ !”, Muyaray liền cất cái giọng sắc sảo thường dùng trong giao tiếp: “Thứ lỗi cho anh ta, bà bạn thân mến, anh ta tưởng mình vẫn còn trong quân ñội lê-dương”(nhận xét này soi rõ nhân cách của Mácsơrê dưới một ánh sáng mới). Muyaray thì hay ñiệu bộ giở những cung cách quý phái. Ông ta phát biểu bằng những từ chọn lọc uốn éo có âm sắc cho giọng nói thật êm ái mượt mà và dùng ñến một thứ hùng biện kiểu nghị trưởng. Ông ta kèm theo lời nói những cử chỉ khoát ñạt chú ý ñến mọi hiệu quả của từng cái hất cằm hoặc nhướn lông mày và sẵn sang cử ñộng những ngón tay như xòe quạt. Ông ta ăn mặc cầu kỳ: titsxuy Ănglê, áo trong và cà vạt tập hợp thành bộ ñồng màu với sắc ñộ ñậm nhạt hết sức tinh tế. Vậy thì tại sao lại có cái mùi nước hoa Síp cứ phảng phất quanh ông ta quá ư da diết thế? Và chiếc nhẫn bạch kim với mặt ñá to tướng kia nữa? Hãy quan sát ông ta thêm lần nữa: trán rộng và ñôi mắt sáng có một vẻ thành thật hoan hỉ.

1 Tên cái của Mácsơrê. Chỉ những người bạn thân mới gọi nhau bằng tên cái (N.D) 2 Người phụ trách các hầu bàn trong khách sạn. Từ “Metñôten” (Maitre d’hôtel) hiện nay, ở mức ñộ nào ñã Việt hóa trong ngành du lịch (N.D)

Patrick Modiano NHỮNG ðẠI LỘ NGOẠI VI

8

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

Nhưng, mé dưới, ñiếu thuốc lá thõng thẹo làm nổi bật vẻ mềm nhẽo của ñôi môi. Kiến trúc cương nghị của diện mạo, ñến vùng hàm, thì lở tở ra. Cằm vẹt ñi. Ta thử nghe xem: giọng ông ta ñôi lúc trở nên khàn khàn và rạn nứt. Thỉnh thoảng, ñôi ba chữ cực kỳ phàm tục nổ ra như những phát rắm của cánh sành ăn người ðức. Chung cuộc, ta ñâm lo lắng tự hỏi phải chăng ông ta cũng cùng một chất thô bạo như Mácsơrê.

Ấn tượng ấy trở nên xác thực khi ta quan sát kỹ cả hai vào cuối bữa ăn chiều. Họ ngồi sát cánh nhau, ñối diện với cha tôi quay lưng lại, chỉ nhìn thấy gáy. Mácsơrê nói rất to, giọng toang toác. Máu dồn lên bừng bừng hai má y. Muyaray cũng cao giọng và tiếng cười the thé của ông ta át cả tiếng cười trầm hơn phát ra từ cuống họng của Mácsơrê. Họ nháy mắt với nhau và phát vai nhau ñen ñét. Giữa họ, ñược thiết lập một sự ñồng lõa mà ta không sao nắm ñược lý do vì ñâu. Muốn thế thì phải ăn cùng bàn ăn với họ và không bỏ xót tiếng nào trong những câu chuyện của họ. Ở xa, từng mẩu nhỏ vẳng ñến anh bập bõm, không ñủ hiểu và lộn xộn. Lúc này, họ nói chuyện kín với nhau và những tiếng thì thầm của họ chìm mất trong phòng ăn rộng và vắng. từ chùm ñèn treo bằng ñồng hun, tỏa xuống dãy bàn, những lớp gỗ lát, cái tủ kiểu Noocmăngñi, những bộ ñầu hươu, nai treo trên tường, một ánh sáng gắt. Ánh sáng ấy ñè lên họ như một bong xơ và dìm tiếng họ bặt ñi. Không có một vệt bóng tối nào. Trừ lưng cha tôi. Không hiểu sao ánh sáng lại chừa cha tôi ra. Ngược lại, gáy ông nổi lên rõ nét dưới những tia sáng rực của chùm ñèn treo và thậm chí còn thấy cả một nốt sẹo nhỏ hồng hồng ở giữa gáy. Nó, cái gáy ấy, gục xuống một cách kỳ khu như thể ñơ ra chờ một lưỡi dao vô hình hạ xuống vậy. ông uống từng lời của họ. Ông nhô ñầu về phía trước ñến ñó chỉ cách ñầu họ vài ba phân. Thiếu chút nữa thì trán ông dán vào chán Muyaray hay trán Mácsơrê. Khi mặt cha tôi sáp lại gần mặt y, Mácsơrê lấy ngón cái và ngón trỏ véo má ông, từ từ xoắn. Cha tôi liền né ra tức thì, nhưng Mácsơrê vấn không buông tha, Y cứ giữ ông như thế trong mấy phút, những ngón tay càng xiết mạnh hơn. Chắc chắn là cha tôi thấy ñau lắm. Sau ñó, trên mà ông còn lại: một vết ñỏ. Ông len lén ñặt tay vào chỗ ñó. Mácsơrê bảo ông: “Như thế ñể dạy cho anh chừa cái thói tò mò ñi, Salva ạ…”. Và cha tôi lại: “À phải, Ghi…ðúng thế, Ghi…”. Ông tủm tỉm.

Grevờ mang rượu ñến. Dáng ñi và cử chỉ trịnh trọng của bác ta tương phản với vẻ buông thỗng của ba gã ñàn ông và mụ ñàn bà. Muyaray, cằm tì vào lòng bàn tay, mắt ẽo ợt, tạo một cảm giác thư giãn hoàn toàn. Mácsơrê ñã nới lỏng nút cà vạt và ñang ngả người ra sau, toàn bộ trọng lượng ñè lên lưng ghế, thành thử chiếc ghế chỉ còn giữ thăng bằng trên hai chân. Người ta sợ bất cứ lúc nào nó cũng có thể ngật ñổ. Còn cha tôi thì cúi về phía họ

Patrick Modiano NHỮNG ðẠI LỘ NGOẠI VI

9

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

hăm hở ñến nỗi ngực gần chạm bàn và chỉ cần búng một cái cũng ñủ làm ông ngã xoài lên những món ăn. Những lời trò chuyện hiếm hoi còn nghe rõ ñược là những câu Mácsơrê ném ra bằng cái giọng lè nhè. ðược một lát, y chỉ còn phát ra những tiếng sôi bụng ùng ục. Phải chăng vì bữa ăn quá thịnh soạn (bao giờ họ cũng gọi những món có nước xốt và nhiều loại muông thú săn ñược) hay vì uống quá nhiều rượu (Mácsơrê ñòi phải có vang Buốcgônhơ hồi trước chiến tranh) mà họ dâm ñờ ñẫn ra như vậy? ðằng sau họ, Grevờ ñứng rất thẳng. Bác ta buông một câu với Mácsơrê : “Ngài Bá tước có muốn dùng một loại rượu khác không ạ?”, nhấn mạnh từng âm tiết của mấy từ “Ngài Bá tước”. Bác ta càng cấu âm nặng nề hơn khi nói: “Vâng thưa ngài Bá Tước” Phải chăng bác muốn nhắc nhở Mácsơrê trở lại nghiêm chỉnh và bảo khéo y rằng một người quý phái không nên tự buông thả như y?

Bên trên cái bóng cứng nhắc của Grevờ, một cái ñầu nai nhô ra khỏi tường như một hình chạm ở mũi tàu; con vật nhìn Mácsơrê, Muyaray và cha tôi với tất cả vẻ lạnh lùng của ñôi mắt thủy tinh. Bóng của cặp sừng vẽ lên trần một mạng lớn những ñường nét ñan vào nhau vòng vèo. Ánh sáng yếu dần. Dòng ñiện giảm cường ñộ chăng? Họ phủ phục và im lăng trong ánh mờ tranh sáng tranh tối ñang gặm nhấm họ. Lại cái cảm giác như ñang nhìn một tấm ảnh cũ, cho ñến khi Mácsơrê ñứng dậy một cách thô bạo ñến nỗi thỉnh thoảng lại vập phải bàn. Thế là mọi sự lại bắt ñầu lại. ðèn chùm và các ñèn gắn vào tường lại rực sáng. Không một khoảng tối nào nữa. Không còn gì mờ nhạt nữa. Vật nhỏ nhoi nhất cũng rõ nét lên với một ñộ chính xác hồ như không thể chịu nổi. Những cử chỉ uể oải trở nên gọn sắc và hống hách. Ngay cả cha tôi cũng rướn người lên như nghe thấy lệnh “ñứng nghiêm”.

Tất nhiên, họ tiến về phía quầy rượu. Còn ñi ñâu nữa. Muyaray ñã ñặt một bàn tay thân ái lên vai cha tôi và ñang nói với ông, ñiếu thuốc là ngậm ở môi, ñể thuyết phục ông về một ñiều gì ñó mà họ ñã tranh luận. Họ dừng lại một lúc cách “bar” vài mét trong khi Mácsơrê ñã chiếm lĩnh vị trí tại ñó. Muyaray cúi về phía cha tôi và lấy giọng tâm sự của kẻ ñưa ra những ñảm bảo hấp dẫn ñến mức không cưỡng nổi. Cha tôi gật gật ñầu, lão kia vỗ vỗ vai ông, lối như rốt cuộc họ ñã thỏa thuận với nhau.

Cả ba người ngồi trước “bar”. Mô Galax ñã ñể ñài rì rầm nho nhỏ, nhưng khi có bài hát nào mụ thích, mụ lại văn nút tăng âm lượng. Muyaray thì rất chú ý ñến bản thông báo hồi

Patrick Modiano NHỮNG ðẠI LỘ NGOẠI VI

10

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

hăm ba giờ mà một phát thanh viên giọng khô khốc ñọc dằn từng tiếng. Sau ñó là nhạc hiệu báo chấm dứt các buổi phát thanh. Chút nhạc buồn và xảo quyệt.

Lại im lặng hồi lâu trước khi họ thả mình vào kỷ niệm và tâm sự. Mácsơrê nói ở tuổi ba mươi sáu, y là một người hết thời và phàn nàn về bệnh sốt rét của mình. Mô Galax gợi lại cái buổi tối y vận quân phục bước vào tiệm Bôliơ và dàn nhạc di-gan eo éo cử Bài ca

Lê dương ñể chào y. Một trong những ñêm ñẹp ñẽ của chúng ta trước chiến tranh, mụ vừa mỉa mai nói vừa bửa nát một ñiếu thuốc lá. Mácsơrê ngước mắt nhìn lên mụ một cách kỳ lạ và nói rằng y “mo phú” chiến tranh. Rằng mọi sự có thể còn tệ hại hơn nữa, cái ñó cũng chẳng liên quan gì ñến y. và rằng y, bá tước Ghi, Frăngxoa, Ácnô ñờ Mácsơrê ñây, y chẳng cần ai lên lớp cho y. Cái ñiều duy nhất khiến y quan tâm, là “rượu sâm-banh lóng lánh trong cốc của y” ñể y hắt một tia lên áo ngực của Mô Galax cho hả giận. Muyaray nói: “Thôi, nào…” Không, không, bạn của ông ta ñâu phải là kẻ hết thời. và trước hết, “hết thời” nghĩa là thế nào mới ñược chứ? Hử? Chẳng có ý nghĩa gì hết. Ông ta khẳng ñịnh người bạn rất thân mến của ông còn có những năm tháng huy hoàng trước mặt. Giadi, anh còn có thể trông cậy vào lòng yêu mến và sự ủng hộ của “Jăng Muyaray ñây” có do dự một giây nào trong chuyện hứa gả con gái cho bá tước Ghi ñờ Mácsơrê không? Hử? Thử hỏi có ñời nào ông ta lại gả con gái cho một kẻ hết thời ? Hả? Ông ta quay về những người khác như ñể thách họ nói ngược lại. Hả ? Ông ta còn có thể chứng tỏ lòng tin và tình bạn bằng cách nào hùng hồn hơn thế nữa ? Hết thời ư? “Hết thời” nghĩa là cái quái gì? “Hết thời” tức là… Nhưng ông ta tịt ngắc. Ông ta không tìm ra ñịnh nghĩa và ñành nhún vai. Mácsơrê quan sát ông ta hết sức chăm chú. Nếu Ghi thấy không có gì bất lợi, Muyaray bỗng kêu lên như vụt cảm hứng, người làm chứng chỉ anh sẽ là Salva ðâycơker. Và Muyaray chỉ cha tôi, mặt cha tôi liền sáng lên một vẻ biết ơn cuồng nhiệt. Trong vòng mười lăm ngày nữa, ta sẽ cử hành hôn lễ ở tiệm Clô-Frucrê. Bạn bè sẽ từ Pari tới. Một ngày hội gia ñình nhỏ nhỉ sẽ kết chặt hội ta Muyaray- Mácsơrê-ðâycơker! Ba chàng lính ngự lâm! Vả chăng, mọi sự ñều tốt ñẹp. Mácsơrê chẳng có lý do gì ñể lo lắng. “Thời thế thì rối ren”, nhưng “tiền thì chảy như nước”. Giờ ñây, mọi thứ kế sách “mỗi lúc một thêm hay ho” ñã hình thành rõ nét. Ghi sẽ ñược nhận phần lãi của mình. “Trả ngay tắp lự không thiếu một xu”. Cắc! Bá tước nâng cốc chúc sức khỏe “bố vợ tương lai” (thật ra, ñây cũng là ñiều kỳ lạ; chênh lệch về tuổi tác giữa Muyaray và y hẳn không quá mười năm…) và tuyên bố y lấy làm sung sướng và tự hào ñược kết hôn với Anni Muyaray vì “nàng có một bộ mông hoàng mao tươi nhất và ấm nhất ở Pari”.

Patrick Modiano NHỮNG ðẠI LỘ NGOẠI VI

11

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

Mô Galax tỉnh dậy và hỏi y ñịnh kiếm gì làm quà cưới tăng người vợ tương lai. Một khăn choàng long chồn trắng, hai vòng tay bằng vàng khối có mắt xích lớn mà y ñã trả phát “sáu triệu tiền mặt ngay tức thời”. Chuyện vặt ấy mà.

Y vừa ñem từ Pari về một hòm nhỏ ñầy phè ngoại tệ. Và ký ninh nữa. Cái bệnh sốt rét khốn kiếp.

“Ừ phải, cái ñó có thể gọi là khốn kiếp ñược ñấy”, Mô nói.

Y ñã quen Anni Muyaray ở ñâu? Xin lỗi, bạn vừa nói gì? Anni Muyaray ấy à? Ha ha! Y ñã quen cô ta ở ñâu ư? Ở chỗ Lăngjê, ở một tiệm ăn ở quảng trường Elizê. Nói cho cùng, phải không, y ñã quen Muyaray nhờ con gái ông ta. (Y phá lên cười). ðó quả là cú sét ái tình và họ ñã qua phần còn lại của tối hôm ñó ở tiệm Cá vàng, ñầu ñối ñầu. Y kể rất nhiều chi tiết, lẫn lộn lung tung, rồi bắt lại ñược mạch chuyện. Muyaray thoạt ñầu chú ý nghe y kể cho vui, rồi quay sang cha tôi tiếp tục cuộc ñàm luận khởi ñầu từ sau bữa ăn. Mô kiên nhẫn nghe Mácsơrê trong khi câu chuyện kể của y vừa ra thành những lời lảm nhảm của người say.

Cha tôi ngặt nghẹo ñầu. Mé dưới mắt ông hùm hụp, khiến ông có vẻ cực kỳ mệt mỏi. ðích xác, ông ñóng vai trò gì bên cạnh Muyaray và Mácsơrê? Trời ñã về khuya. Mô vừa tắt ngọn ñèn lớn gần lò sưởi. Hẳn là một tín hiệu ñể cho họ hiểu là ñã ñến lúc ra về. Căn phòng chỉ còn ñược chiếu sáng bằng hai ngọn ñèn có chao màu ñỏ gắn trên bức tường cuối phòng, thành thử cha tôi, Muyaray và Mácsơrê lại chìm trong vùng nửa sáng nửa tối.

ðằng sau quầy, hãy còn một vùng sáng với Mo Galax ñứng im không ñộng ñậy ở giữa. Có tiếng thì thào của Muyaray. Giọng Mácsơrê mỗi lúc một thêm ngập ngừng. Từ trên chiếc ghế ñẩu cao, y buông mình như một khối thịt, song vừa kịp gượng lại và tựa vào vai Muyaray cho khỏi loạng choạng. Họ ngật ngưỡng ñi ra cửa lớn. Mô Galax tiễn họ ñến tận ngưỡng cửa. Không khí bên ngoài làm Mácsơrê hoạt náo trở lại. Y bảo Mô Galax, “nàng Mô to béo của tôi”, nếu có cảm thấy cô ñơn thì chỉ việc “phôn” cho y; rằng con gái Muyaray có bộ mông hoàng mao tươi ngon nhất Pari, nhưng cặp ñùi của nàng Mô Galax ñây lại là cặp ñùi “bí ẩn nhất vùng Xen-ê-Mácnờ” Y quàng một cánh tay quanh người mụ và bắt ñầu vầy vò mụ thì Muyaray xen vào nói: “Chậc…chậc…” Mụ quay vào và ñóng cửa lại. Cả ba người ñứng ở giữa phố chính của làng. Hai bên ñường, những ngôi nhà nặng nề ngủ lịm. Muyaray và cha tôi ñi trước. Tay kia cất giọng khàn khàn hát bài Chiếc sà-lan ñi

Patrick Modiano NHỮNG ðẠI LỘ NGOẠI VI

12

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

qua. Mấy cánh cửa sổ hé mở và một cái ñầu thò ra cúi nhìn. Mácsơrê liền hung hổ gây với kẻ tò mò trong khi Muyaray cố xoa dịu chàng “rể” tương lai.

Biệt thự “Mêctúp” là ngôi nhà cuối cùng ở bên trái, ngay sát bìa rừng. Về kiểu dáng, ñó là một thứ thỏa hiệp giữa bán-galô1 và chòi săn. Chạy suốt mặt tiền, một hàng hiên. Chính Mácsơrê ñặt cho nó cái tên biệt thự “Mêctúp” ñể nhớ tới thời ở ñội Lê-dương. Cổng quét vôi trắng. Gắn vào một cánh cổng một tấm biển ñồng khắc hàng chữ “Mêctúp” kiểu gôtích. Mácsơrê ñã thuê dựng quanh vườn một hàng rào bằng gỗ tếch.

ðến trước cổng, họ chia tay nhau. Muyaray vỗ một cái vào lưng cha tôi và nói: “Mai nhé, ðâycơker”. Và Mácsơrê vừa hích vai mở cánh cổng vừa ném lại một câu: “Mai gặp, Salva nhé!”. Họ ñi vào lối nhỏ trong vườn. Cha tôi thì ñứng lại, im sững. Nhiều khi, ông kính cẩn ñưa tay mơn trớn tấm biển ñồng, ngón trỏ lần theo những nét chữ gôtích. Sỏi lạo xạo dưới chân hai người kia. Bóng Mácsơrê in bật lên một lúc trong hàng hiên. Y gào lên: “Hãy mơ những giấc mơ ñẹp, Salva!”. Và cười phá. Có tiếng một cánh cửa ñóng lại. Im lặng.

Cha tôi trở ngược phố chính và rẽ trái ñể ñi vào một con ñường nhỏ nông thôn thoai thoải dốc. ðường Boocnaj. Suốt dọc ñường, những dinh cơ giàu bự với những vườn hoa lớn. Thỉnh thoảng cha tôi bước chậm lại và ngửa mặt lên trời như thể ngắm sao, hoặc tì trán vào hàng rào sắt, quan sát khối mảng tối sậm của một ngôi nhà. Tiếp ñó, ông lại ñi nhưng uể oải hơn, như không có mục ñích gì cụ thể. Chính ñó là lúc nên tiếp cận ông, nếu ta muốn làm quen.

Ông dừng lại, ñẩy cổng biệt thự “Priơrê” một ngôi nhà kỳ dị kiểu tân – Rôman. Trước khi ñi vào ông tỏ vẻ do dự một lúc. Cái biệt thự này có thuộc về ông không nhỉ? Từ bao giờ? Ông ñóng cổng lại, chậm chạp ñi qua bãi cỏ về phía bậc tam cấp. Lưng ông còng xuống. Trong ñêm tối, nom ông mới buồn làm sao, cái mexừ to béo ấy.

*

Chắc chắn, ñó là một trong những làng xinh xắn nhất và ñại thế ñẹp nhất vùng Xen-ê-Mácnờ. Ở ven rừng Fôngtenơblô. Một số người Pari có nhà dã ngoại ở ñây, nhưng dạo này không thấy họ về nữa, chắc hẳn “vì tình hình xoay chuyển một cách ñáng lo ngại”.

1 Loại nhà gỗ một tầng (N.D)

Patrick Modiano NHỮNG ðẠI LỘ NGOẠI VI

13

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

Ông bà Bôxiar, chủ tiệm Clô- Frucrê ñã ñi từ năm ngoái. Họ nói là ñến nghỉ tại nhà người anh em họ ở tỉnh Loar Atlăngtích, song mọi người thừa hiểu rằng sở dĩ họ ñi nghỉ là vì khách quen ngày càng thưa dần. Người ta không rõ lắm lý do tại sao từ ñó một bà ở Pari về trông nom tiệm Clô- Frucrê. Hai ông, cũng người Pari, ñã mua ngôi nhà của bà Lamiru ở bìa rừng (ðã gần mười năm nay, bà không ở ñó nữa). Ông ít tuổi hơn hình như ñã phục vụ trong ñội Lê-dương hải ngoại. Còn ông kia là chủ một tờ báo ở Pari. ðến lượt một người bạn của họ tới ngự luôn ở Priơrê, dinh cơ của gia ñình Ghiô. Thuê chăng? Hay ông ta lợi dụng lúc gia ñình này vắng nhà? (Gia ñình Ghiô ñến ở Thụy Sĩ một thời gian không hạn ñịnh). ðây là một ông to béo kiểu người phương ðông. Ông và hai người bạn có những khoản thu nhập rất lớn, nhưng hình như họ mới giàu gần ñây thôi. Họ về ñây vào khoảng những dịp cuối tuần như những gia ñình tư sản thường làm vào thời kỳ thanh bình hơn. Tối thứ sáu, họ từ Pari ñến. Tay cựu binh Lê-dương lái một chiếc một chiếc xe Tolbôt màu be phóng hết tốc lực qua phố chính và ñột ngột phanh kít lại một cách thô bạo trước cửa tiệm Clô-Frucrê. Mấy phút sau, chiếc xe hòm kín của người kia cũng ñến ñó ngang tầm ñó. Họ thường có khách. Chằng hạn, người phụ nữ tóc hung nô, bao giờ cũng mặc quần cưỡi ngựa. Sáng thứ bảy, bà ta cưỡi ngựa dạo chơi trong rừng và khi bà ta trở về trại luyện ngựa, các gã bồi ngựa lăng xăng quanh bà ta và chăm sóc ngựa của bà hết sức cẩn thận. Buổi chiều, bà ñi dọc phố, theo sau là một con chó Ailen lông ñỏ chói rất hòa sắc với ñôi ủng màu hung nhạt và mái tóc màu hung ñậm của bà (phải chăng ñó là sự làm ñỏm tinh vi?). Rất nhiều lần, một thiếu phụ tóc vàng rơm cùng ñi với bà ta – hình như là con gái ông chủ báo. Cô này bao giờ cũng mặc một chiếc măng tô lông thú. Hai người phụ nữ vào cửa hàng ñồ cổ của bà Bleriô một lúc và chọn mấy thứ ñồ nữ trang ở ñó. Bà tóc hung ñã mua một cái tủ lớn kiểu Luy XV láng vécni lối Tàu mà bà Bleriô không kiếm ñâu ra người mua, vì ñặt giá quá cao. Khi thấy bà khách chỉa ra cho mình hai triệu tiền mặt, bà Bleriô có vẻ ñâm sợ. Bà tóc hung bèn ñặt những bó giấy bạc lên một chiếc giá. Sau ñó, mộ chiếc căm-nhông nhỏ ñến nhận cái tủ và chở về biệt thự bà Lamiru (từ khi ở ñó, ông chủ báo và tay cựu binh Lê-dương gọi nó là biệt thự “Mêctúp”). Người ta nhận thấy chiếc xe tải nhỏ ấy ñều ñặn chở ñến biệt thự “Mêctúp” những ñồ mỹ nghệ và những tranh vẽ do bà tóc hung giành ñược trong cuộc bán ñấu giá ở khu vực; tối thứ bảy, bà này từ Mơloong hoặc Fôngtenơblô ñi xe hơi về cùng với ông chủ báo. Theo sau là chiếc xe tải nhỏ chất ñầy những thứ linh tinh: ñồ ñạc nhà quê, bát ñĩa, ñèn chum, ñồ bằng bạc… họ cất những thứ ñó vào biệt thự. ðó là ñiều khiến dân làng thắc mắc. Người ta muốn biết kỹ càng hơn về người ñàn bà tóc hung ấy. Bà ta không ở biệt thự “Mêctúp” mà trọ tại tiệm Clô- Frucrê.

Patrick Modiano NHỮNG ðẠI LỘ NGOẠI VI

14

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

Tuy nhiên, người ta ñoán giữa bà ta và ông chủ báo có mối liên hệ rất chặt chẽ. Bà ta là người tình của ông chăng? Bạn gái? Nghe nói tay cựu binh Lê- dương là bá tước. Và ông to béo ở biệt thự “Priơrê” tên là “nam tước” ðâycơker. Những tước hiệu của họ có phải là chân chính không ? Cả hai ñều không ứng với quan niệm của mọi người về những nhà quý tộc thật sự. Trong thái ñộ của họ, có cái gì khả nghi. Có lẽ họ thuộc về một lớp quý tộc nước ngoài chăng? Người ta ñã chẳng nghe thấy ông nam tước ðâycơker, một hôm, tuyên bố với ông chủ báo – mà lại rất cao giọng nữa chứ - rằng “Chẳng có gì là quan trọng, tôi là công dân Thổ Nhĩ Kỳ!”, ñó sao? Còn “bá tước” thì nói tiếng Pháp lơ lớ giọng ngoại ô. Một thói quen nhiễm phải trong quân ñội Lê dương chăng? Bà tóc hung xem ra mắc chứng bệnh phô phang, nếu không thì tại sao bà ta lại mang ñống nữ trang ñến ñộ như chửi nhau với bộ ñồ cưỡi ngựa của bà như vậy? Còn cô gái tóc vàng thì người ta lấy làm lạ thấy cô choàng áo măng-tô lông thú giữa tháng Sáu. Chắc cô ta không chịu ñược không khí nông thôn. Người ta thấy ảnh cô trên một số báo Xinê – Miroa. Phần chú thích ghi “Anni Muyaray, 26 tuổi, tia tử chính trong ðêm vây ráp”. Cô có còn là ñào xinê hay không? Cô thường hay ñi chơi với tay cựu binh Lê-dương, tay khoác tay và ñầu dựa vào vai anh ta. Nghe ñâu họ ñã ñính hôn với nhau.

Còn có nhiều người khác tới ñây nghỉ thứ bảy và chủ nhật. Nhiều khi ông chủ báo tiếp tới trên dưới hai chục khách. Cuối cùng người ta cũng quen với ña số trong bọn họ, song thật khó mà nhớ ñược tên từng người. Chẳng bao lâu, những lời ñồn ñại kỳ lạ nhất lan truyền khắp làng. Ông chủ báo tổ chức những cuộc liên hoan thuộc loại ñặc biệt ở biệt thự “Mêctúp”. ðó là lý do khiến “tất cả cái báo giới hào hoa phong nhã này” từ Pari kéo ñến. Người ñàn bà trông coi tiệm Clô-Frucrê trong khi vợ chồng Bôxiar ñi vắng, chắc chắn là một mụ ñầu cũ. Vả chăng, tiệm Clô-Frucrê mang dáng dấp một thanh lâu khi chứa chấp một ñám khách thuộc loại này. Người ta cũng tự hỏi không biết “nam tước” ðâycơker ñã chiếm ñược biệt thự “Priơrê” bằng ngón thủ thuật gì. Nom mặt ông ta như một tên gián ñiệp vậy. “Bá tước” thì chắc ñã xung vào quân ñội Lê-dương ñể thoát khỏi bị truy tố trước pháp luật. Ông chủ báo cùng người ñàn bà tóc hung lao vào những vụ buôn gian bán lận bẩn thỉu. Cả hai tổ chức những cuộc truy hoan trác tang ở biệt thự “Mêctúp” trong ñó ông chủ báo kéo cả con gái vào. Ông ta không ngần ngại ném cô vào vòng tay của “bá tước” và của những người mà ông ta muốn tranh thủ kỳ ñược sự ñồng lõa. Tóm lại, cuối cùng người ta cho rằng làng ñã “rơi vào tay một bọn găngxtơ”. Một nhân chứng tinh tường – như các tiểu thuyết và các biên bản vẫn gọi thế - khi quan sát ông chủ báo và ñám người xung quanh ông ta, ắt nghĩ ngay ñến cái “hệ ñộng vật” thường lai vãng các “bar” ở quảng trường

Patrick Modiano NHỮNG ðẠI LỘ NGOẠI VI

15

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

Elizê. Sự có mặt của họ ở ñây ñâm lạc ñiệu. Những tối họ về ñông, cả bọn ăn ở tiệm Clô-Frucrê, rồi ñi từng tốp nhỏ thành ñoàn dài ñứt quãng về phía biệt thự “Mêctúp”. Phụ nữ thì tất cả ñều tóc hung hoặc tóc vàng bạch kim, còn tất cả cánh ñàn ông ñều mặc quần áo lòe loẹt. Bá tước ñi ñầu, cánh tay quấn một dải lụa trắng như thể vừa bị thương trong một cuộc ñụng ñộ vậy. Phải chăng, bằng cách ấy, y muốn nhắc lại quá khứ Lê-dương của mình? Họ mở nhạc rất to, ở tận phố chính cũng nghe vẳng tới những ñoạn rumba, jaz-hốt và những mẩu ca khúc. Nếu anh dừng lại gần biệt thự, anh sẽ thấy họ khiêu vũ ñằng sau những cánh cửa kính.

Một ñêm, vào quãng hai giờ, người ta nghe thấy tiếng kêu the thé: “ðồ khốn nạn!” . ðó là bà tóc hung ñang chạy, vú thòi lòi ra khỏi chiếc áo hở cổ. Một người nào ñó ñuổi theo bà ta. Bà lại kêu: “ðồ khốn nạn!”. Tiếp ñó, bà cười phá lên.

Mới ñầu, dân làng còn mở cửa sổ ngó. Rồi họ cũng quen dần với cung cách ñập phá om xòm của cả ñám người mới ñến ấy. Chúng ta sống những thời kỳ mà cuối cùng người ta chả còn thấy gì ñáng ngạc nhiên nữa.

*

Tờ họa báo – nó ñây – nó ñược sáng lập gần ñây thôi 1, vì nó mới ra ñến số 57. ðầu ñề ðời là thế bùng ra bằng những chữ ñen trắng. Ngoài bìa, một thân hình ñàn bà trong một tư thế khêu gợi. Người ta có thể cho ñây là một tờ tạp chí buông tuồng, không ñứng ñắn, nếu hàng chữ: “Tuần báo thời sự chính trị và giao tế” không báo hiệu những tham vọng cao hơn.

Ở trang ñầu, tên ông chủ nhiệm: Jăng Muyaray. Rồi, dưới tiêu ñề Bộ biên tập chung, danh sách những người cộng tác, vào khoảng một chục, tất cả ñều thuộc loại vô danh không ai biết tới. Tha hồ lục lọi ký ức, người ta cũng không sao nhớ nổi ñã thấy họ ký tên ở chỗ nào. Cùng lắm là có hai cái tên gợi lên một kỷ niệm mơ hồ: Jăng ðrô 2 và Muli de Mơloong, người thứ nhất là nhà văn viết truyện ñăng tải hồi trước chiến tranh, tác giả cuốn

1 Tuần báo “C’est la vie” là ñiển hình tiêu biểu của báo chí cộng tác với ñịch ñược sự bảo trợ của phát-xít Hitle trong thời kỳ Pari bị chiếm ñóng. ðó là cái loa tuyên truyền chủ nghĩa phát-xít và quốc xã, là công cụ ñồi trụy văn hóa xã hội với những bào vở dâm ñãng, kích ñộng, nhiều khi, làm cả chức năng hăm dọa và tố cáo. Một cơ quan cực hữu, tay sai của ñịch, càn rỡ, thậm chí có lúc còn gây sức ép cới cả chính quyền Visi thân Hitle nữa – Trừ những chỗ có ghi (N.D) phần lớn chú thích trong bản dịch này ñều dựa theo lời bình giải của X.N.Zenkina trong bản NXB Rañuga. Matxcơva 1982 2 Jean Drault, tên thật là Alfrêt Janñrô, nhà văn và nhà báo có khuynh hướng quốc gia. Anh lính Sapuyzô là nhân vật trong nhiều tác phẩm của ông ta.

Patrick Modiano NHỮNG ðẠI LỘ NGOẠI VI

16

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

Anh lính Sapuyzô, người thứ hai, phóng viên thời sự ñói tin của tờ Liluyxñ’raxiông1. Nhưng còn những người khác? Cái anh chàng Jô Jecmanh nọ, chẳng hạn, thường thấy ký tên trên trang nhất ở mục thời sự dành cho sự hồi sinh và mùa xuân2, anh ta là ai kia chứ? Viết bằng một thứ tiếng Pháp son phấn, cái mục ñó kết thúc bằng một lời hô hào có tính chất mệnh lệnh: “Hãy vui vẻ!”. Nhiều ảnh chụp những cô gái trẻ ăn mặc hết sức hở hang minh họa cho mục này.

Ở trang hai, mục “Tiếng vang sỗ sàng”. ðó là những ñoạn mang những tiêu ñề mồi chài, trong ñó cái anh chàng tên là Rôbe Lext-ăngñi3 kể những chuyện nhảm nhí nhất về các nhân vật trong chính trị, nghệ thuật, sân khấu và thậm chí còn ñưa ra những nhận ñịnh bốc lên mùi doạ dẫm, tống tiền. Mấy cái tranh “hài hước” vẽ bằng một nét mực hắc ám, mang chữ ký của một gã Lơ Hulơ nào ñó. Phần tiếp theo còn dành cho ñộc giả nhiều bất ngờ nữa – từ “xã luận” chính trị, qua hộp thư ñộc giả, cho ñến các “phóng sự”. Bài “xã luận” của số 57 là một mớ những lời chửi bới và ñe dọa do “Frăngxoa Jecber” viết. Người ta ñọc thấy trong ñó những câu như: “Bọn ñầy tớ dễ là những tên kẻ trộm” hoặc “Những kẻ chịu trách nhiệm khác cần trả giá. Và họ sẽ phải trả giá”. Trách nhiệm về cái gì? “Frăngxoa Jecber” không nói cụ thể. Còn các “phóng viên” họ ñi thẳng vào những ñề tài lập lờ nhất. Chằng hạn, số 57 ñưa ra: “Truyện thật về một cô gái da màu qua thế giới của khiêu vũ và khoái lạc. Pari, Macxây, Béclanh”. Vẫn cái tinh thần thảm hại ấy trong “Hộp thư ñộc giả”, ở ñây một người viết thư hỏi “giống ruồi Tây Ban Nha ñem sắc lên, hòa với ñồ ăn hay thức uống có gây ñược sự buông thả tức khắc ở một người thuộc phái yếu không?”. Jô Jecmanh trả lời những câu hỏi loại ấy với một văn phong trai lơ sặc mùi nước hoa.

Hai trang cuối dành cho mục “Có gì mới ?”. Một gã vô danh ký là “Mexừ Tú-Pari” thuật lại tỉ mỉ những sự kiện giao tế trong tuần. Giao tế ? Nhưng trong giới nào mới ñược chứ ? Vào dịp mở lại tiệm Jên Xtích ở phố Pôngtiơ (sự kiện “Pari” nhất trong tháng theo người bình luận thời sự) “người ta nhận thấy sự có mặt của Oxvalñô Valenti và Môních Joixờ”. Trong số những “nhân vật quan trọng” khác mà “Mexừ Tú-Pari” kể ra, có nữ bá tước Tsécnisép, Mag Eôngtăngjờ, Viôlét Morix; “văn sĩ Boaxel, tác giả cuốn Những cây

1 L’Illusiration họa báo khuynh hữu vào những năm 30, cơ quan của giới cộng tác với ðức trong thời kỳ chiếm ñóng 2 Ám chỉ những khẩu hiệu tuyên truyền của chính quyền Visi, ñầy tính mị dân, kiểu “cách mạng quốc gia”, “phục hưng” ñất nước qua việc cộng tác với phát xít Hitle. 3 Hiển nhiên là biến dạng tên của Jăng Lextôñi, biên tập viên của báo “Pítôri”, tờ lá cải cực hữu ở Pari trong thời kỳ chiếm ñóng.

Patrick Modiano NHỮNG ðẠI LỘ NGOẠI VI

17

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

thập tự máu, phi công ñại tài Côxtăngtini, ðackiê ñờ Pelơpoa, trạng sư nổi tiếng; giáo sư nhân học Môngtăngñông, Malu Ghêranh ðelval và Liônel ñờ Viét, hai giám ñốc rạp hát; các ký giả Xuyarez , Môlaz và Alanh Lôbrô”. Nhưng theo ông ta, “nhộn nhịp nhất là bàn tay của ông Jăng Muyaray”. ðể minh họa cho nhận xét này, có một tấm hình trong ñó ta thấy Muyaray, Mácsơrê, người ñàn bà tóc hung bao giờ cũng diễu trong bộ ñồ cưỡi ngựa (tên bà ta là Xilvian Quimph) và sau rốt là cha tôi mà người ta gọi là “Nam tước ðâycơker”. “Tất cả những nhân vật ñó - người bình luận chỉ rõ – khiến cho tiệm Jên Xtích

tràn ñầy cái không khí nồng nàn và trí tuệ của những ñêm Pari”. Hai tấm ảnh khác cho thấy toàn cảnh tối vui. Tranh tối tranh sáng, những dãy bàn với khoảng một trăm người vận xmôking và áo dài hở ngực. Dưới mỗi tấm ảnh, một chú thích: “Sân khấu sáng lên, màn hé ra, sàn biến mất, một cầu thang ñột khởi, ñầy vũ nữ… Tạp chí Trong tấm gương của chúng

tôi bắt ñầu” và “Trang nhã, tiết tấu, ánh sáng. ðó chính là Pari!”. Không có một cái gì mờ ám trong cái ñám tụ tập này. Những người này là ai? Họ từ ñâu ñến? Cái ông “nam tước” ðâycơker chẳng hạn, kia kìa, ở cuối phòng ñấy, mặt béo ị, thân trên hơi run xuống ñằng sau một cái sô ñựng rượu sâm banh?

- Cậu thích mục này?

Trên tấm ảnh bờn bợt, một người ñứng tuổi ñối diện với một thanh niên nét mặt ñã nhòa ñi không thấy rõ. Tôi ngẩng ñầu lên. Ông ta ñứng trước mặt tôi: từ sâu thẳm những năm “rối ren” ông ta ñến lúc nào, tôi chẳng nghe thấy. Ông ta ñã ñưa mắt nhìn mục “Có gì mới?” ñể biết cái gì lưu ý tôi. Chắc chắn, ông ta ñã bất chợt tôi dán mũi vào tờ báo như thể ñang xem một bức tranh khác hiếm.

Cậu quan tâm ñến ñời sống giao tế ?

- Không nhiều lắm, thưa ông, tôi lung túng.

Ông ta chìa tay cho tôi

- Jăng Muyaray !

Tôi ñứng dậy và làm bộ hết sức ngạc nhiên :

- Vậy là ông ñiều khiển tờ…

- Chính tôi…

Patrick Modiano NHỮNG ðẠI LỘ NGOẠI VI

18

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

Tôi nói phứa ñi :

- Rất hân hạnh! – Rồi cố gắng: - Tôi rất thích tờ báo của ông.

- Thật ư?

Ông ta mỉm cười. Tôi nói:

- Báo làm rất thợ.

Ông ta có vẻ ngạc nhiên khi nghe thấy cái tiếng lóng mà tôi cố ý dùng ñể thiết lập một sự thông ñồng giữa chúng tôi.

- Báo của ông làm rất thợ, tôi nhắc lại, vẻ tư lự.

- Cậu cũng ở trong nghề?

- Không

Ông ta có ý chờ tôi nói rõ thêm nhưng tôi lặng thinh.

- Hút thuốc?

Ông ta rút trong túi ra một cái bật lửa bằng bạch kim, mở nắp ñánh tách. Ông ñể ñiều thuốc thông thẽo bên mép tựa hồ như nó cứ lòng thong ở ñó mãi ñến thiên thu vậy.

Ngập ngừng :

- Cậu ñã ñọc bài xã luận của Jecber chưa? Có lẽ cậu không tán thành khuynh hướng chính trị của tờ báo?

- Tôi không làm chính trị.

- Tôi hỏi cậu thế - ông ta mỉm cười – vì tôi muốn biết ý kiến của một thanh niên…

- Cảm ơn.

- Tôi ñã bỏ rất ít thời gian ñể tìm ra cộng tác viên… chúng tôi hợp thành một ê-kíp ñồng nhất. Có các ký giả thuộc mọi phái … Lextăngñi, Jô Jecmanh, Alanh Lôbrô, Jecber, Jooc Ăngcơtil… Cả tôi nữa, tôi cũng không thích chính trị lắm. Chính trị thì chán ốm! –

Patrick Modiano NHỮNG ðẠI LỘ NGOẠI VI

19

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

cười ngắn - ðiều làm cho công chúng thích thú là những chuyện ngồi lê ñôi mách và loại phóng sự. Và nhất là ảnh! Ảnh! Tôi ñã chọn một công thức… vui vẻ trẻ trung!

- Người ta cần giải căng thẳng “trong một thời ñại như thời ñại chúng ta”, tôi nhận xét.

- Hoàn toàn ñồng ý.

Tôi lấy hơi. Giọng nhát gừng.

- ðiều tôi thích nhất ở báo ông, ñó là mục “chuyện tọc mạch” của Lextăngñi. Rất hay! Rất sinh ñộng.

- Lextăngñi là một tay ñặc sắc. Hồi trước hai chúng tôi ñã cùng làm việc ở báo Ý chí của ðuybari1 ñấy! Một trường ñào tạo rất tốt! Thế còn cậu?

Câu hỏi ấy khiến tôi bị bất ngờ. Ông ta dán cặp mắt xanh nhạt vào tôi và tôi hiểu mình phải trả lời thật nhanh ñể khỏi tạo ra giữa chúng tôi một không khí bối rối gượng gạo không chịu nổi.

- Tôi ấy à? Ông thử hình dung tôi là nhà viết tiểu thuyết vào những lúc nhàn rỗi.

Tôi phát ra câu này một cách chững chạc ñến mức làm chính mình ngạc nhiên.

- Thế thì rất, rất, rất hay! Và cậu ñã in tác phẩm chứ?

- Hai truyện ngắn, trong một tạp chí của Bỉ, năm ngoái.

- Cậu ñến ñây nghỉ?

Ông ta ñã ñặt câu hỏi ñó một cách thô bạo như thể ñột nhiên ñâm nghi ngại tôi.

- Vâng.

- Tôi ñã ñịnh thêm là chúng tôi ñã gặp nhau ở quầy rượu và phòng ăn.

- ðây là một nơi yên tĩnh, có phải không? – Ông ta bứt rứt rít thuốc lá – Tôi ñã mua một cái biệt thự ở ven rừng. Cậu ở Pari?

1 La volonté tờ báo lá cải do Albe ðuybari lập vào năm 1925 chuyên thu thập những tin tức bê bối. Bị ñóng cửa năm 1934 sau khi ðuybari bị bắt vì tội ñồng lõa trong vụ Xtavitxki

Patrick Modiano NHỮNG ðẠI LỘ NGOẠI VI

20

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

- Vâng

- Ngoài những hoạt ñộng văn chương – ông ta nhấn mạnh hai tiếng “văn chương” và tôi nhận thấy chút mỉa mai trong giọng ông ta – cậu có công việc chính quy chứ?

- Không. Cái ñó thật khó vào thời buổi này.

- Chúng ta sống một thời ñại kỳ cục. Tôi cứ tự hỏi không biết sự tình này rồi kết thúc ra sao. Thế còn cậu?

- Trong khi chờ ñợi, ta phải lợi dụng cuộc ñời thôi.

- Suy nghĩ ñó làm ông ta thích thú. Ông phá lên cười.

- Sau ñời ta rồi thì có nạn hồng thủy cũng ñược ! – Ông ta vỗ vai tôi. – Này, tôi mời cậu dùng bữa với tôi tối nay.

Chúng tôi dạo mấy bước trong vườn. ðể mồi cho câu chuyện, tôi nói với ông ta rằng không khí thật êm dịu vào những lúc cuối chiều này và tôi ñược một trong những căn buồng dễ chịu nhất của quán trọ, ăn thẳng ra hàng hiên.

Tôi nói thêm rằng tiệm Clô- Frucrê nhắc tôi nhớ lại thời thơ ấu và dạo xưa tôi thường hay ñến ñó với cha tôi. Tôi hỏi ông ta có bằng lòng cái biệt thự của mình không. Ông ta những muốn về ñây nghỉ ngơi thường xuyên hơn, nhưng tờ báo choán hết thì giờ của ông. Vả lại ông cũng thích thế. Và Pari cũng không thiếu gì duyên sắc. Với những nhận xét lý thú ñó, chúng tôi ngồi vào một bàn. Nhìn từ vườn, tiệm này có một vẻ quê mùa, chọc phú và tôi không lỡ dịp nêu nhận xét ñó với ông ta. Bà quản lý (ông ta gọi bà là Mô) là một người bạn cố tri, ông ta nói với tôi thế. Bà ñã khuyên ông mua cái biệt thự ấy. Tôi những muốn ông ta cho tôi biết cụ thể hơn về người ñàn bà này, nhưng lại e sự tò mò của mình khiến ông ta sinh nghi.

Từ rất lâu, tôi ñã vạch những kế hoạch linh tinh, nhằm tiếp xúc với họ. Thoạt ñầu, tôi ñã nghĩ ñến người ñàn bà tóc hung. Nhiều lần, mắt chúng tôi giao nhau. Kể ra ñến ngồi cạnh Mácsơrê ở quầy rượu ñể bắt chuyện thì cũng dễ thôi, ngược lại, không thể tiếp cận thẳng cha tôi vì bản chất ña nghi của ông. Còn Muyaray thì khiến tôi chờn chợn. Làm quen với ông ta bằng lối vòng vo nào ñây? Và rốt cuộc, chính ông ta ñã giải quyết vấn ñề. Một ý nghĩ chợt xuyên qua óc tôi. Ngộ nhỡ ông ta chủ ñộng ñi bước ñầu tiên ñể biết ñường ñịnh

Patrick Modiano NHỮNG ðẠI LỘ NGOẠI VI

21

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

liệu với tôi thì sao? Ngộ nhỡ ông ta ñã nhận thấy sự quan tâm mãnh liệt tôi dành cho họ từ ba tuần nay, cái cách tôi dò xét từng cử chỉ, từng lời nói của họ ở quầy rượu hay trong phòng ăn? Tôi nhớ hồi tôi muốn xung vào cảnh sát, người ta ñã chê tôi thế này: “Cậu nhỏ ạ, cậu sẽ không bao giờ thành một tay mật thám cừ ñâu. Khi cậu theo dõi ai hoặc lắng nghe một cuộc trò chuyện, ñiều ñó lập tức lồ lộ ra. Cậu là một ñứa trẻ thơ”.

Grevờ ñẩy về phía chúng tôi một cái bàn ăn ñầy rượu khai vị. Chúng tôi uống Vécmút, Muyaray báo cho tôi là tuần sau, tôi có thể ñọc trên báo của ông một vài “cực kỳ” của Alanh Lôbrô. Ông ta dùng một giọng thân mật như ñã quen tôi từ lâu. Trời tối dần. Chúng tôi nhất trí rằng giờ này là giờ thú vị nhất trong ngày.

Cái lưng ñồ sộ của Mácsơrê, Mô Galax ñứng sau quầy rượu và giờ tay ra hiệu cho Muyaray khi chúng tôi bước vào. Mácsơrê quay lại:

- Thế nào, Jăng Jăng?

- Tốt, Muyaray ñáp. Tôi có một người khách. Thực ra – ông nhíu mày nhìn tôi – thậm chí tôi chưa biết cả tên cậu…

- Xécj Alếchxăngñr1

- Tôi ñã ghi tên như vậy trong sổ Jăng ký trọ của tiệm.

- Thế thì ông … Alếchxăngñr, Mácsơrê dài giọng tuyên bố, tôi ñề nghị ông ñụng với tôi một ly pooctô.

- Tôi không uống rượu – ly Vécmut ban nãy ñã làm tôi buồn nôn.

- Ông thật sai lầm, Mácsơrê ñáp lại

- ðó là một ông bạn, Muyaray nói. Ghi ñờ Mácsơrê.

- Bá tước Ghi ñờ Mácsơrê ðơ, tay kia ñính chính – phân bua với tôi:- Ông ta không thích tiểu từ! Tiên sinh chả là người phái cộng hòa mà ! 1 ðây không phải là tên thật, mà hẳn là mượn tên một kẻ phiêu lưu người Nga Xécj Alếchxăngñr Xtavitxki (1886-1936). Vụ bê bối tài chính Xtavixki xảy ra năm 1933 ở Pháp (Xtavitxki lưu vong sang Pháp có nhiều hoạt ñộng ñen tối) ñã gây một cuộc khủng hoảng chính trị ở nước này. Nhân vật này trở ñi trở lại trong nhiều tác phẩm của Môñianô. Chẳng hạn trong Tuần tra ñêm, nhân vật chính lấy tên cha là Xtavitxki.

Patrick Modiano NHỮNG ðẠI LỘ NGOẠI VI

22

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

- Còn ông? Nhà báo à?

- Không, Muyaray nói, ñó là một nhà viết tiểu thuyết.

- À thế ñấy! Lẽ ra tôi ñã có thể ngờ ngợ ñoán vậy. Với một cái tên như tên ông! Alếchxăngñr… Alếchxăngñr ðuyma! Nhưng nom ông có vẻ buồn, tôi dám chắc uống chút rượu vào, ông sẽ phấn chấn lên.

Y chìa ly của y cho cho tôi, ñẩy tới gần như ngay dưới mũi tôi và cười ầm lên, chẳng vì duyên cớ gì.

- ðừng sợ, Muyaray bảo tôi. Ghi là một tay ñầu trò vui nhộn chính cống.

- Ông Alếchxăngñr dùng bữa với chúng ta chứ ? Tôi sẽ kể cho ông ấy hàng lô chuyện có thể ñưa vào tiểu thuyết của ông ấy. Mô, hãy ñể cho ông bạn của chúng ta nghe tôi ñã gây ấn tượng như thế nào khi tôi vận quân phục bước vào tiệm Bôliơ. Rất chi là tiểu thuyết, sự xuất hiện ấy, phải không, Mô?

Mụ không trả lời. Y hậm hực nhìn mụ nhưng mụ cũng nhìn lại, không nao núng. Y thở phì phì, lắc mình.

-Với lại, tất cả những cái ñó là chuyện của quá khứ! Này, Jăng Jăng? Ta ăn ở biệt thự chứ ?

- Phải, Muyaray ñáp khô khan.

- Với thằng béo ị?

- Với thằng béo ị.

Họ gọi cha tôi như thế ư?

Mácsơrê ñúng dậy. Với Mô Galax:

- Và nếu lát nữa cô bạn muốn làm một ly tại biệt thự thì xin ñừng có ngần ngại, cô bạn thân mến ạ.

Mụ tủm tỉm và ñưa mắt nhìn tôi. Quan hệ giữa chúng tôi chưa vượt quá sự lễ ñộ nghiêm ngặt. Những lúc thấy có một mình mụ, tôi những muốn hỏi han về Muyaray, về

Patrick Modiano NHỮNG ðẠI LỘ NGOẠI VI

23

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

Mácsơrê, về cha tôi. Mới ñầu thì nói chuyện mưa, nắng vu vơ. Sau ñó, lần lần từng bước, ñi sâu vào cốt lõi vấn ñề. Song tôi sợ không ñủ khôn khéo. Liệu mụ có nhận thấy tôi hay lăng xăng quanh họ không? Trong phòng ăn bao giờ tôi cũng chọn cái bàn ăn gần họ nhất. Trong khi họ uống rượu tại quầy, tôi ngồi trong một chiếc ghế bành bọc da, giả vờ ngủ. Tôi quay lưng lại họ ñể khỏi thu hút sự chú ý của họ, nhưng chỉ một lúc là tôi lại sợ họ giơ ngón tay chỉ chỏ tôi.

- Chào Mô, Muyaray nói.

- ðến lượt mình, tôi cúi chào thật thẳng và nói :

- Xin chào bà.

Tim tôi bắt ñầu ñập khi chúng tôi ñã ở ngoài phố chính. ðường vắng ngắt.

- Tôi hy vọng cậu sẽ thích biệt thự “Mêctúp”, Muyaray nói với tôi.

- ðó là tòa nhà ñẹp nhất vùng này, Mácsơrê tuyên bố, Bọn tôi ñã mua nó với giá một miếng bánh mì.

Họ tiến từng bước chậm rãi. Bỗng nhiên tôi có cảm tưởng như tự buông mình vào bẫy.Hãy còn thì giờ ñể chạy và bứt khỏi họ. Tôi găm mắt vào hàng cây ñầu tiên của cánh rừng, cách tôi một trăm mét về phía trước. vèo một cái là tôi có thể tới ñó.

- Mời cậu ñi trước, Muyaray nói với tôi, nửa châm biếm nửa trịnh trọng.

Tôi thoáng thấy một cái bóng quen thuộc ñứng giữa hiên nhà.

- Kìa, Mácsơrê nói, thằng béo ị ñã ở ñó rồi.

*

Ông ñứng dựa vào hàng lan can. Bà kia vận quần cưỡi ngựa, ngồi trong một cái ghế bành gỗ trắng.

Muyaray giới thiệu tôi:

- Bà Xilvian Quimph, Xécj Alếchxăngñr … nam tước ðâycơker. Ông chỉa cho tôi một bàn tay nhẽo nhèo và tôi nhìn thẳng vào mặt ông. Không, ông không nhận ra tôi.

Patrick Modiano NHỮNG ðẠI LỘ NGOẠI VI

24

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

Bà nọ giải thích với chúng tôi rằng bà vừa làm một cuộc dạo chơi dài trong rừng và giờ không ñủ can ñảm ñể thay quần áo.

Không quan trọng gì, chị bạn thân mến ạ, Mác sơ rê tuyên bố. Phụ nữ vận ñồ cưỡi ngựa nom ñẹp hơn nhiều.

Câu chuyện lập tức xoay hướng vào môn thể thao ñua ngựa. Bà kia hết lời tán dương người trông coi chuồng ngựa, một tay jô kề cựu tên là ðêñê Vilñmer.

Tôi ñã gặp người này ở quầy rượu tiệm Clô-Frucrê; mặt chó bò, da ñỏ lựng, thích rượu ðuybonnê, mũ cát-két kẻ caro và áo vét da hoẵng.

- Chúng mình phải mời anh ta ñến ăn một bữa, Xilvian, cô nhớ nhắc tôi nhé, Muyaray nói.

Quay sang tôi :

- Cậu sẽ thấy, ñấy là một nhân vật ñặc biệt!

- Phải, ñấy là một nhân vật ñặc biệt, cha tôi lặp lại giọng rụt rè.

Bà kia kể với chúng tôi về một con ngựa của mình. Lúc nãy , bà ñã cho nó nhảy qua mấy vật chướng ngại và “kết quả rất tốt”.

- Không nên nương nhẹ nó, Mácsơrê nói, giọng sành sỏi, Ngựa là phải dùng ñinh thúc và roi da ñể bắt nó làm việc.

Y gợi lại một kỷ niệm thời niên thiếu: ông bác già người vùng Baxcờ bắt y cưỡi ngựa bảy tiếng ñồng hồ liền dưới trời mưa “Nếu mày ngã, ông ấy bảo tôi, mày sẽ phải nhịn ba ngày!”.

- Ấy thế, tôi không bị ngã lần nào. Chính như vậy – y lấy giọng trang trọng – “mà người ta ñào tạo các kỵ sĩ”.

Cha tôi thốt lên một tiếng huýt gió khe khẽ tỏ vẻ thán phục. Họ vẫn còn nói về ðêñê Vil ñmer.

- Tôi không hiểu làm sao cái cha nhỏ oặt ấy lại ñào hoa thế.

Patrick Modiano NHỮNG ðẠI LỘ NGOẠI VI

25

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

- Này nhé, tôi ñây, Xilvian Quimph yểu ñiệu nói, tôi thấy anh ta rất quyến rũ.

- Tôi ñược biết khối chuyện hay ho, Mácsơrê ñáp lại cộc cằn. Hình như Vilñmer nghiện bạch phiến ấy.

Chuyện trò ngu xuẩn.Bàn xuống tán hão. Những nhân vật chết. Song tôi vẫn ñấy, với những bóng ma của tôi và nếu tôi nhắm mắt lại, tôi nhớ có một bà già mặc tạp dề trắng ra báo là bàn tiệc ñã sẵn sàng.

- Ta có thể ăn luôn ngoài hiên, Xilvian Quimph ñề xướng. Tối nay, thời tiết rất tốt…

Mácsơrê thì muốn ăn dưới ánh nến, nhưng cuối cùng, y thừa nhận là “cái ảnh sáng tranh sáng tranh tối, phơn phớt xanh bao trùm quanh ta cũng có những nét yêu kiều của nó”. Muyaray rót rượu. Theo chỗ tôi hiểu, ñây là một loại vang nổi tiếng.

- Trứ danh! Mác sơ rê thốt lên và tắc lưỡi một cái khiến cha tôi vội lặp lại như một tiếng vang.

Tôi ñược ñặt ngồi giữa Muyaray, Xilvian Quimph, bà này hỏi tôi, có lưu lại nghỉ tại ñây không?

- Tôi ñã thấy ông ở tiệm Clô- Frucrê.

- Tôi cũng thế, tôi nói với bà ta.

- Thậm chí tôi nghĩ chúng ta ở cạnh buồng nhau nữa kia.

Và bà ta liếc nhìn tôi một cái ñến lạ.

- Cậu Alếchxăngñr rất thích tờ báo của chúng ta, Muyaray nói.

- Không ñùa ñấy chứ? Mácsơrê ngạc nhiên. Ông ñúng là người duy nhất ñấy! Nếu ông ñọc tất cả những thứ nặc danh mà Jăng Jăng ñã nhận ñược… Trong bức gần ñây nhất, họ gọi ông ấy là tên khiêu dâm và găngxtơ!

- Tôi bất cần, Muyaray nói. Nay mai tôi sẽ là Chủ tịch Liên ñoàn báo chí Pari.

- Người ta sẽ lại bảo anh lợi dụng tình thế!

Patrick Modiano NHỮNG ðẠI LỘ NGOẠI VI

26

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

- Thế thì sao?

- Chúc sức khỏe ông Chủ tịch, Mácsơrê kêu và nâng ly lên.

- Tôi ñang viết một bài xã luận cho số tới, Muyaray tâm sự với tôi. Tôi cố phần tích tình hình hiện tại một cách khách quan nhất có thể ñược. Cậu thấy ñấy, ông ta hạ giọng nói tiếp, người ta ñã ñắp cho tôi một tai tiếng ñáng ghét trong giới báo chí. Thậm chí, họ còn kết tội tôi, trước chiến tranh, làm trò dọa bịp tống tiền nữa! Bao giờ tôi cũng khích thích sự ghen ghét của bọn hạ cấp!

Ông ta dằn mạnh những tiếng cười và ñỏ mặt lên. ðồ tráng miệng ñược dọn ra.

- Ông làm gì trong ñời thường? Xilvian Quimph hỏi tôi.

- Viết tiểu thuyết, tôi hấp tấp nói.

Tôi tiếc là ñã tự giới thiệu với Muyaray dưới cái nhãn hiệu ấy.

- Ông viết tiểu thuyết?

- Ông viết tiểu thuyết? – Cha tôi lặp lại.

ðây là lần ñầu tiên ông nói với tôi từ ñầu bữa ăn.

- Vâng. Còn ông?

Ông giương mắt tròn xoe mắt.

- Tôi ấy à?

- Ông ñến ñây… ñể nghỉ à? Tôi lễ phép hỏi.

Ông dán vào tôi một cái nhìn của con thú bị săn ñuổi.

- Ông ðâycơker, Muyaray nói – giờ ngón tay chỉ cha tôi – Ơ một dinh cơ rất ñẹp cách ñây một trăm mét, gọi là “Biệt thự Priơrê”.

- Phải… “Bi ệt thự Priơrê”.

Patrick Modiano NHỮNG ðẠI LỘ NGOẠI VI

27

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

- Còn bề thế hơn biệt thự “Mêctúp” này nhiều. Cậu hãy hình dung là có cả một ngôi nhà thờ nhỏ ở trong vườn.

- Salva rất ngoan ñạo! Mácsơrê nói.

Cha tôi cười sằng sặc.

- Chẳng phải ư, Salva? Mácsơrê gặng. Bao giờ thì người ta thấy anh mặc áo mục sư ñấy? Nói nghe, Salva?

- Rủi thay, Muyaray nói với tôi, ông bạn ðâycơker cũng như chúng tôi. Công việc giữ ông lại Pari.

- Ông làm công việc gì? Tôi hỏi bừa.

- Chẳng có gì hay ho cả, cha tôi nói.

- Có chứ! Mácsơrê nói, tôi dám chắc ông Alếchxăngñr rất muốn anh giảng giải cho tất cả những mánh ngón tài chính của anh! Ông có biết – lấy giọng giễu cợt - Salva là một nhà hiệp sĩ công nghiệp không? Anh ấy có thể dạy ñược cả ngài Bezil Zaharôf1 ấy chứ!

- ðừng có tin anh ta, cha tôi nhỏ nhẻ.

- Em thấy anh sao mà bí ẩn , Salva! Xilvian Quimph nói, hai tay chắp lại.

Ông rút chiếc khăn tay lớn ra lau trán và tôi chợt nhớ ñó là một cử chỉ quen thuộc của ông. Ông lặng thinh. Tôi cũng vậy. Ánh sáng giảm xuống. ðằng kia, ba người to nhỏ bàn bạc. Tôi nghe như Mácsơrê bảo Muyaray: - Con gái anh ñã gọi dây nói cho tôi. Cô ả làm gì ở Pari vậy? Tôi dám chắc là cô ả ñú ñởn truy hoan!

Muyaray ngạc nhiên về những lời lẽ thô bạo ấy. Một người thuộc gia ñình Mácsơrê, một người dòng dõi ðơ mà lại ăn nói như thế!

- Nếu cái trò ñó còn tiếp tục, gã kia nói, tôi sẽ hủy việc ñính hôn!

- Chậc …chậc… Làm thế ắt là sai lầm ñấy, Muyaray nói. 1 Nhà tài chính Anh gốc Hy Lạp (1849-1936) có ảnh hưởng ñáng kể ñến chính trị của các nước thuộc khối ðồng minh trong Thế chiến I.

Patrick Modiano NHỮNG ðẠI LỘ NGOẠI VI

28

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

Xilvian lợi dụng lúc im lặng, kể là một gã Etñi Panhông nào ñó, trong một buổi cùng với bà ta ở một quán rượu, ñã vung một khẩu sung lục trước các khách hàng làm họ thất kinh. Etñi Panhông … Lại một cái tên chạy xuyên ký ức của tôi. Nhân vật ñặc biệt? Tôi chẳng biết, nhưng tôi khoái cái anh chàng rút súng lục ra dọa những cái bóng ấy ñấy.

Cha tôi ñã ñến tì khuỷu tay lên lan can ngoài hiên và tôi lại gần ông. Ông ñã châm một ñiếu xì gà, mơ màng hút. ðược mấy phút sau, ông quay ra thở khói tròn. Sau lưng chúng tôi, những người kia rì rà rì rầm và dường như quên bẵng chúng tôi. Bản thân cha tôi cũng không biết ñến sự hiện diện của tôi, mặc dầu tôi ñã nhiều lần khe khẽ ho, và chúng tôi cứ ñứng nguyên ñó hồi lâu, ông thì tiếp tục vẽ những vòng tròn bằng khói, còn tôi thì giám sát ñộ hoàn hảo của chúng.

Chúng tôi qua phòng khách. Từ hiên vào phải qua một cửa kính. ðó là một phòng lớn bày biện kiểu thuộc ñịa. Trên bức tường cuối phòng, một tờ giấy sơn nhiều màu êm dịu thể hiện một cảnh trong Pôl và Viếcgini1 (về sau, Muyaray giải thích cho tôi như vậy). Một chiếc ghế ñu, nhiều bàn nhỏ và những chiếc ghế bành bằng mây. ðây ñó, những chiếc ghế có ñệm (Tôi ñược biết Mácsơrê ñã mang từ Bux-Bia về, khi từ giã ñội Lê-dương). Ba chiếc ñèn lồng Trung Quốc treo trên trần nhà tỏa ra một ánh sáng mờ ảo. Trên một cái giá, tôi nhận thấy bốn cái tẩu hút thuốc phiện. Toàn bộ mớ ñồ ñạc dị dạng linh tinh và tàn tạ ấy gợi nhớ ñến Bắc Kỳ, ñến những người khai thác ñồn ñiền ở nam Carôlin, ñến tô giới Pháp ở Thượng Hải, ñến xứ Marốc của Liôtây2 và chắc là tôi ñã không giấu ñược vẻ ngạc nhiên vì Muyaray có vẻ ngượng, nói với tôi: “ðó là Ghi chọn ñồ ñạc ñấy”. Tôi ngồi thụt lùi lại phía sau. Họ trò chuyện nho nhỏ trước một khay rượu. Cảm giác không thoải mái của tôi từ ñầu buổi tối càng tăng lên và tôi bèn tự hỏi là lúc này cáo từ ra về có nên không. Nhưng tôi không tài nào cử ñộng ñược như trong cơn mê dữ, ta muốn chạy trốn mối hiểm nguy ñang tiến lại gần, nhưng chân cẳng như biến ñi ñâu mất. Những lời lẽ, cử chỉ, những gương mặt trong bữa ăn mang một tính chất mờ mờ ảo ảo do ánh ngày tàn nhập nhoạng; giờ ñây, dưới ánh sáng bủn xỉn rỉ ra từ những ngọn ñèn phòng khách, mọi vật càng trở lên không rõ. Tôi nghĩ mình có cái cảm giác khó chịu rờn rợn của một người ñang sờ soạng trong một thứ bóng tối dính nham nháp, tìm mãi không ra một cái núm bật ñèn. Liền ñó, một nhịp cười thác loạn làm tôi rụng cả người, rất may là những người kia không ñể ý thấy. Họ tiếp tục chuyện trò theo lối thông thường của những người Pari khá giả về nông thôn nghỉ vài

1 Truyện tình cổ ñiển nổi tiếng của Bécnañanh ñờ XanhPic (N.D). 2 Thống chế Luy Huybe Liôtây (1854-1934) người ñặt chế ñộ bảo hộ ở ñại bộ phận Marốc năm 1912.

Patrick Modiano NHỮNG ðẠI LỘ NGOẠI VI

29

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

ngày. Muyaray vận một chiếc áo vét vải “tuýt”; Mácsơrê, một chiếc săng ñay màu nâu cực ñẹp, chắc là bằng hàng casơmia, cha tôi, một bộ complê flanen xám. Cổ áo của họ xòe ra trên những chiếc phula lụa thắt rất ñẹp, không chê vào ñâu ñược. Chiếc quần cưỡi ngựa của Xilvian Quimph ñiểm thêm vào toàn bộ mảng khối ấy một nét thanh lịch thể thao. Song tất cả những cái ñó ñam lạc ñiệu trong phòng khách này, ở ñó người ta chờ ñợi những người mang y phục vải bố màu trắng và ñội mũ “cát cô–lô–nhần”.

- Cậu tách riêng một mình à? Muyaray hỏi tôi. ðó là lỗi tại tôi. Tôi là một gia chủ rất vụng.

- Ông Alếchxăngñr thân mến, ông chưa thưởng thức món tiên tửu này- và Mác sơ rê chìa cho tôi một ly bằng một cử chỉ ra lệnh - Uống ñi!

Tôi ép mình uống vừa cố nén cho khỏi nấc.

- Ông có thích căn phòng này không? Y hỏi tôi. Kỳ thú ñầy chất ngoại, phải không?

Tôi sẽ chỉ cho ông xem phòng ngủ của tôi. Trong ñó, tôi ñã cho mắc một cái màn.

- Ghi vẫn nhớ các thuộc ñịa, Muyaray nói.

- Những nơi hôi thối, Mácsơrê nói (Mơ mộng). Nhưng nếu người ta ñề nghị tôi quay lại những chốn ñó, tôi sẽ tái ngũ.

Y ngừng bặt như thể tất cả những gì y có thể nói về ñề tài ấy, không ai hiểu nổi. Cha tôi gật gật ñầu. Im lặng một hồi rất lâu. Xilvian Quimph lơ ñãng vuốt ve ñôi ủng. Muyaray ñưa mắt nhìn theo một con bướm ñậu trên một chiếc lồng ñèn Trung Quốc. Còn cha tôi thì rơi vào một trạng thái lử lả khiến tôi ñâm lo. Cằm ông gần như chạm ngực, trán long lanh những giọt mồ hôi. Tôi ước sao một người bồi bước lệt sệt ñến dọn bàn và tắt nến ñi.

Mácsơrê ñặt một chiếc ñĩa lên máy hát. Một giai ñiệu êm dịu. Hình như tên là Chiều tháng chín thì phải.

- Ông nhảy chứ? Xilvian Quimph hỏi tôi.

Bà ta không chờ tôi trả lời và thế là chúng tôi ñã nhảy. ðầu tôi quay cuồng. Cha tôi hiện ra mỗi lần tôi xoay và lượn tròn.

Patrick Modiano NHỮNG ðẠI LỘ NGOẠI VI

30

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

- Ông phải tập cưỡi ngựa mới ñược, bà ta bảo tôi. Nếu ông muốn, mai tôi sẽ ñưa ông ñến trại luyện ngựa.

Phải chăng cha tôi ñã ngủ thiếp ñi? Tôi không quên rằng ông vẫn hay nhắm mắt, nhưng ñó chỉ là giả ñò.

- Ông sẽ thấy những cuộc dạo chơi dài trong rừng là thú vị biết bao!

Trong vòng mười năm, ông ñã béo ra bao nhiêu. Tôi chưa từng thấy ông có nước da chì như thế này.

- Ông là bạn thân của Jăng? Bà ta hỏi tôi.

- Chưa phải, song tôi hy vọng sẽ tiến tới chỗ ñó.

Bà ta có vẻ ngạc nhiên vì câu trả lời ñó.

- Và tôi hy vọng bà và tôi, chúng ta sẽ là bạn.- tôi nói thêm

- Nhất ñịnh rồi. Tôi thấy ông thật dễ thương.

- Bà có biết cái ông… nam tước ðâycơker kia không?

- Không biết kỹ lắm.

- Nói cho ñúng, ông ta làm nghề gì?

- Tôi không biết, cái ñó phải hỏi Jăng.

- Tôi thì tôi thấy ông ta thật kỳ, cái ông nam tước ấy.

- Ồ, chắc ông ấy buồn…