rã qu ảĐịa c - kinhsamthatson.files.wordpress.com · x v w w, {tân mão} tại nhà Đạo...

2
Sydney, 28-12-2017, KVân Cư Sĩ biên khảo (facebook Mõ Tre) * https://kinhsamthatson.wordpress.com/ Tu là thương giống nòi đồng chng, Mũi tên ma không bắn phủng trò đâu. Đức ân trò nhốt thật sâu, Dù không có mặc sồng nâu cũng thành. Hôm nay Thầy dặn chúng sanh nhìn kỹ, Cuộc hành trình đừng phung phí không nên. Thy vkhông có rỉ rên, Trò nghe văng vẳng kbên giáo truyền. Thầy đâu phải Phật đâu phải Thần Tiên, Nhưng Thầy có cách tách riêng phàm đời. Thầy đã tu niệm thảnh thơi đây nhé, Thy thy bến chnày Thầy ghé để thăm. Bao gic triệu ngàn năm, Nay Thầy tái lại để thăm trò nghèo. Ráng cố gắng bơi chèo mấy lượt, Buổi nguy cơ, mình làm được mới thành. Có sang giàu mà không lợi không danh, Biết nim Pht biết dụm dành đức phước. Chuyện khó khổ mình phải làm cho được, Đường còn dài mình tiến bước theo Thy. Thì có ngày mình gặp hi Rồng Mây, Hoa đua nở đủ đầy trăm ánh. Hoa này đủ cành đủ nhánh, Thy biểu dâng cho trò cái cảnh thiên thai. Long Hoa chmmột ngày, Trăm hoa ngàn lá ngày mai con tường. nơi đây Thầy đi, ở rnh mương, vạn con đường hoa nđua chen. Nơi miền xÚc Thầy khen, Dưỡng nuôi tinh chất trui rèn ý thơ. Còn xoài này đây 5 nước tiêu xài phung phí, Cngũ châu sẽ bđọa ri. Tđây làm miếng làm mồi, Tranh đua cho lắm phi ri trng tay. Bây giờ phụng múa rồng bay, Đừng trách Trời đất lá lay làm gì. Cngũ châu li bì ngang ngổn, Nó đánh nhau hao tổn MKim. Đánh ngày rồi lại đánh đêm, Không còn đánh súng đánh kềm đâu con. Đánh hơi thở đánh hao mòn vật cht, Đánh tài nguyên đánh cảnh vật hoang liêu. Tối tân đem hết ít nhiều, Nước nào cũng tranh đấu hy thiêu dân tình. Chúng con sống để coi để nhìn, Bình Dương nó đấu phép trên sân trình đặng thi Thầy nói nữa để làm chi vậy h, Nói cho con biết srã quả địa cu. Nói cồn nói bãi nói dâu, TA Đây nói đã từ lâu đến gi. Ráng cố gắng để ri nhtrong phút chút, Cnăm châu cốt nhc rng ri. Đã mê danh mê lợi mê đời, Tranh vi bới làm thời ngqu. Con nhìn đi cho kỹ, lũ Tàu man sbbêu đầu Của Tàu Thầy thấy không lâu, Tham lam ri bchôn đầu hlang. Bun cho dân tộc da vàng, Còn chịu lưới màn Tàu tặc sang qua. Ráng cố gng, Thy trao liền như cắt, Ngày hôm nay Thầy bc nhp cu. Tính lại rồi ôi chẳng có lâu, Lũ Tàu tặc chun đầu hại báo. Trn ThBa không đánh bằng gươm giáo, Con biết đánh bằng gì? Thầy bảo trò tin. Bây giờ chẳng súng ình ình, Lửa tên đốt cháy minh minh sáng ngời. Đánh bằng bom tuyt diu bom ơi, Đánh bằng hạt nhân nguyên tử tiêu đời mng vong Con ơi thế giới đại đồng, Nếu không Thầy Tđừng trông sống còn. Đánh dưới bin rồi nó đánh ở hòn ,* c ồn đảo Nó thua nó chạy nó lên non rùm trời. Đánh nhau đặng cướp cái đời, Mun làm chtuyt vời thâm sâu. Lũ Tàu mọc tóc mọc râu, Không qua Thượng Đế trò âu ráng nhìn. Ráng nghe Thầy, đó là nguồn tin phút cuối, Cnăm châu chết đuối đây con. Lo chi sc mỏn hơi mòn, Vit Nam tn tại do con tu hành. Tu tâm tánh mình không giành ai hết, Hi Qun Tiên mình không chết mình nhìn. Dù cho Sấm nình ình, Thầy mong đệ tráng xem kinh Đức Ngài. Ráng cố gắng đừng phai đừng lt, Thầy còn đây Thầy chia xt với trò. THÁI BÌNH DƯƠNG nó đánh trận âu lo, Sân trường đó quanh co Tàu tặc, Bui nguơn khổ có quỷ thn dn dt, Chđiểm cho đời trong tht ngặt gian cơ. Con ơi Thầy duyệt Đồ Thơ, Nay Thy nm chặt Thiên Thơ của Tri. Đặng rao khp mọi nơi thức tnh, Nếu trò ngu si liều lĩnh mất hn. Thế gian đâu có trường tn, Đây rồi lp bin di cn băng non. Thy vThầy chúc quý con, Ráng mà an lạc làm tròn đạo nhân. Nay mai sthế kgn, TA chnước Tấn nước Tn sang qua. Đây sắp ti MNGA đang bề bn, Mình không biết mình nguy khốn gn k. Đã giảng bài trọn vẹn phu thê, Ta có chết tỉnh không mê đời mt. Mưa còn lớn sóng Thần còn tạt, Chúng con trốn nơi nào bị hạt bom rơi. Lửa thiêu chết đứng gia vi, Đây là màn cuối bđời chtrông. Bút nghiên TA tạc ra giòng, Gởi cùng đạo sĩ đạo đồng Úc châu. …………………………………………………………………………………… Ôm vật cht cung phong hn lon, Ôm mãi hoài ôm trọn vào thân. Ngày mai xuất hin Pht Thn, Con còn ôm của hng trần làm sao. Phải đừng ôm đổi màu thay nhạt, Bxa hoa đài các cho rồi. Ôm chi mt np bung ni ,* Ôm mãi đâu thấy cồn đồi hin ra. ...Thy dch duyệt ra còn nhiều lý nữa. (Đức Cậu Đức Thy Bần Sĩ Vô Danh thuyết ngày 25-11- 2011, {Tân Mão} tại nhà Đạo Tâm Sydney, kết tập sách Du Phương Hành Đạo tr. 73-76, 77 Thin Tnh Bu Sơn Sydney n tống năm 2011) * bung ni = bni = bchén Rã Quả Địa Cu Trung Quc Mng

Upload: others

Post on 07-Sep-2019

2 views

Category:

Documents


0 download

TRANSCRIPT

Sydney, 28-12-2017, Kỳ Vân Cư Sĩ biên khảo (facebook Mõ Tre) * https://kinhsamthatson.wordpress.com/

Tu là thương giống nòi đồng chủng, Mũi tên ma không bắn phủng trò đâu. Đức ân trò nhốt thật sâu, Dù không có mặc sồng nâu cũng thành. Hôm nay Thầy dặn chúng sanh nhìn kỹ, Cuộc hành trình đừng phung phí không nên. Thầy về không có rỉ rên, Trò nghe văng vẳng kề bên giáo truyền. Thầy đâu phải Phật đâu phải Thần Tiên, Nhưng Thầy có cách tách riêng phàm đời. Vì Thầy đã tu niệm thảnh thơi đây nhé, Thầy thấy bến chỗ này Thầy ghé để thăm. Bao giờ ức triệu ngàn năm, Nay Thầy tái lại để thăm trò nghèo. Ráng cố gắng bơi chèo mấy lượt, Buổi nguy cơ, mình làm được mới thành. Có sang giàu mà không lợi không danh, Biết niệm Phật biết dụm dành đức phước. Chuyện khó khổ mình phải làm cho được, Đường còn dài mình tiến bước theo Thầy. Thì có ngày mình gặp hội Rồng Mây, Hoa đua nở đủ đầy trăm ánh. Hoa này đủ cành đủ nhánh, Thầy biểu dâng cho trò cái cảnh thiên thai. Long Hoa chỉ mở một ngày, Trăm hoa ngàn lá ngày mai con tường. Ở nơi đây Thầy đi, ở rảnh ở mương, Ở vạn con đường hoa nở đua chen. Nơi miền xứ Úc Thầy khen, Dưỡng nuôi tinh chất trui rèn ý thơ. Còn xoài này đây 5 nước tiêu xài phung phí, Cả ngũ châu sẽ bị đọa rồi. Từ đây làm miếng làm mồi, Tranh đua cho lắm phủi rồi trắng tay. Bây giờ phụng múa rồng bay, Đừng trách Trời đất lá lay làm gì. Cả ngũ châu li bì ngang ngổn, Nó đánh nhau hao tổn Mỹ Kim. Đánh ngày rồi lại đánh đêm, Không còn đánh súng đánh kềm đâu con. Đánh hơi thở đánh hao mòn vật chất, Đánh tài nguyên đánh cảnh vật hoang liêu. Tối tân đem hết ít nhiều, Nước nào cũng tranh đấu hủy thiêu dân tình. Chúng con sống để coi để nhìn, Bình Dương nó đấu phép trên sân trình đặng thi Thầy nói nữa để làm chi vậy hả, Nói cho con biết sẽ rã quả địa cầu. Nói cồn nói bãi nói dâu, TA Đây nói đã từ lâu đến giờ. Ráng cố gắng để rồi nhờ trong phút chút, Cả năm châu cốt nhục rụng rời. Đã mê danh mê lợi mê đời, Tranh với bới làm thời ngạ quỷ. Con nhìn đi cho kỹ, lũ Tàu man sẽ bị bêu đầu Của Tàu Thầy thấy không lâu, Tham lam rồi bị chôn đầu hố lang. Buồn cho dân tộc da vàng, Còn chịu lưới màn Tàu tặc sang qua. Ráng cố gắng, Thầy trao liền như cắt, Ngày hôm nay Thầy bắc nhịp cầu.

Tính lại rồi ôi chẳng có lâu, Lũ Tàu tặc chun đầu hại báo. Trận Thứ Ba không đánh bằng gươm giáo, Con biết đánh bằng gì? Thầy bảo trò tin. Bây giờ chẳng súng ình ình, Lửa tên đốt cháy minh minh sáng ngời. Đánh bằng bom tuyệt diệu bom ơi, Đánh bằng hạt nhân nguyên tử tiêu đời mạng vong Con ơi thế giới đại đồng, Nếu không Thầy Tổ đừng trông sống còn. Đánh dưới biển rồi nó đánh ở hòn,* cồn đảo

Nó thua nó chạy nó lên non rùm trời. Đánh nhau đặng cướp cái đời, Muốn làm bá chủ tuyệt vời thâm sâu. Lũ Tàu mọc tóc mọc râu, Không qua Thượng Đế trò âu ráng nhìn. Ráng nghe Thầy, đó là nguồn tin phút cuối, Cả năm châu chết đuối đây con. Lo chi sức mỏn hơi mòn, Việt Nam tồn tại do con tu hành. Tu tâm tánh mình không giành ai hết, Hội Quần Tiên mình không chết mình nhìn. Dù cho Sấm nổ ình ình, Thầy mong đệ tử ráng xem kinh Đức Ngài. Ráng cố gắng đừng phai đừng lợt, Thầy còn đây Thầy chia xớt với trò. THÁI BÌNH DƯƠNG nó đánh trận âu lo, Sân trường đó quanh co Tàu tặc, Buổi nguơn khổ có quỷ thần dẫn dắt, Chỉ điểm cho đời trong thắt ngặt gian cơ. Con ơi Thầy duyệt Đồ Thơ, Nay Thầy nắm chặt Thiên Thơ của Trời. Đặng rao khắp mọi nơi thức tỉnh, Nếu trò ngu si liều lĩnh mất hồn. Thế gian đâu có trường tồn, Đây rồi lấp biển dời cồn băng non. Thầy về Thầy chúc quý con, Ráng mà an lạc làm tròn đạo nhân. Nay mai sự thế kề gần, TA chờ nước Tấn nước Tần sang qua. Đây sắp tới MỸ NGA đang bề bộn, Mình không biết mình nguy khốn gần kề. Đã giảng bài trọn vẹn phu thê, Ta có chết tỉnh không mê đời mạt. Mưa còn lớn sóng Thần còn tạt, Chúng con trốn nơi nào bị hạt bom rơi. Lửa thiêu chết đứng giữa vời, Đây là màn cuối bớ đời chờ trông. Bút nghiên TA tạc ra giòng, Gởi cùng đạo sĩ đạo đồng Úc châu. ……………………………………………………………………………………

Ôm vật chất cuồng phong hổn loạn, Ôm mãi hoài ôm trọn vào thân. Ngày mai xuất hiện Phật Thần, Con còn ôm của hồng trần làm sao. Phải đừng ôm đổi màu thay nhạt, Bỏ xa hoa đài các cho rồi.

Ôm chi mất nắp bung nồi,* Ôm mãi đâu thấy cồn đồi hiện ra. ...Thầy dịch duyệt ra còn nhiều lý nữa. (Đức Cậu Đức Thầy Bần Sĩ Vô Danh thuyết ngày 25-11-2011, {Tân Mão} tại nhà Đạo Tâm Sydney, kết tập sách Du Phương Hành Đạo tr. 73-76, 77 Thiền Tịnh Bửu Sơn

Sydney ấn tống năm 2011) * bung nồi = bể nồi = bể chén

Rã Quả Địa Cầu

Trung Quốc Mộng

Đêm khuya thời khắc canh ba, Mọi người an giấc Lão Già trở trăn.

Đêm nằm thao thức nhức răng, Lung lay mấy lượt chắc rằng nhổ đi.

Lão Ông rên rỉ sầu bi, Cái răng thỏ thẻ thầm thì: Lão ơi!

Thương nhau cũng phải xa rời, Luật Trời thành trụ nay thời hoại không.

Tới kỳ tôi phải xa Ông, Luật trời định vậy đau lòng mãi chi.

Lão Ông thương tiếc vân vi: Nhổ răng chẳng có còn gì nhai ăn. Răng rằng: Mấy chục năm hằng,

Vì Ông tôi tạo nghiệp bằng núi non. Khiến Ông tội lỗi vẫn còn,

Thôi nay xa cách véo von thêm sầu. Lão rằng: Tội lỗi gì đâu?

Răng rằng: Tội lỗi sánh hầu trời mây. Kể sơ cho Lão như vầy,

Lão nhậu thịt cầy bắt buộc răng nhai. Bò trâu heo chó gà nai,

Lão ăn đủ thứ thịt say mặn nồng. Ôi thôi thầy chú mấy ông,

Bạn bè rủ nhậu dài dòng thâu đêm. Phận răng tôi phải nhai thêm,

Nhai giò nhai cẳng chẳng êm chút nào. Giò cẳng xương xốc biết bao,

Lại thêm đồ biển cua nào càng to. Bắt răng rôm rốp nhai cho,

Lắm khi răng nứt gay go vô cùng. Kiếp làm răng phải phục tùng,

Cắn nhai nhai cắn thung dung bao giờ. Nay tôi đang đợi đang chờ,

Ông đến nha sĩ nhổ thời bỏ đi. Ông nay tuổi quá thất kỳ,

Bỏ rượu bỏ thịt vậy thì tốt thôi. Lão Ông thổn thức bồi hồi:

Nhổ răng móm xọm thì rồi vô duyên. Khi cười khi nói luân phiên,

Móm ma móm mém ngửa nghiêng ai nhìn. Răng rằng: Ông muốn đẹp xinh, Thì ra nha sĩ trồng tình răng tơ. Khi cười thêm mộng thêm mơ,

Gái trinh nó tưởng trai hờ tìm hoa. Thế là tai họa đâu xa,

Động lòng Ông khó vậy mà đoan trang. Khuyên Ông nên bỏ mơ màng,

Cuộc đời thành trụ tới tàn hoại không. Ông ơi hãy biết toại lòng,

Vòng trời luân chuyển Có Không chu kỳ. Tuổi Ông bảy chục còn gì,

Khuyên Ông tu tịnh tâm thì yên thôi. Ăn uống chay lạt được rồi,

Coi ai nghèo bố thí bồi tình thương. Năm Dậu thời tiết bất thường.

Sydney, 28-12-2017, Kỳ Vân Cư Sĩ biên khảo (facebook Mõ Tre) * https://kinhsamthatson.wordpress.com/

Chỗ lụt chỗ hạn tang thương hải hà. Khuyên Ông tới Mậu Tuất mà,

Giặc Tàu nổi dậy can qua máu đào. Ông ơi gieo giống thiện mau,

Giống nào quả nấy làu làu không sai. Mấy lời tôi nói thày lay,

Khuyên bỏ rượu thịt kéo dài phước căn. Mong Ông giữ được đạo hằng,

Qua năm Mậu Tuất phước tăng công bồi. Vì thương tôi có lỡ lời,

Xin Ông thứ lỗi tôi thời đội ơn.

28-12-2017, Kỳ Vân Cư Sĩ. {facebook Mõ Tre & Blog Kinh Sam That Son}

Chuyện lạ cái Răng biết nói

Pháp Phật chỉ có một là giải thoát, không hai mà cũng không ba…Nhưng căn cơ chúng sanh sâu dày khác nhau, nên Bồ Tát phương tiện nói vô, nói hữu, nói chay kỳ, chay trường…Nếu chấp duy nhứt một phương tiện ắt là bế tắt. Phải phương tiện uyển chuyển dĩ huyễn độ chơn mới mong cứu độ tất cả chúng sanh, không chấp cao hay thấp. Nay đệ tử xin cảm tác những dòng thơ sau đây minh họa pháp phương tiện.

Phương Tiện Giới sát

Chay bốn bữa ấy là quy tắc, Lời Đức Thầy dìu dắt chúng sanh. Đức Thầy dạy rõ ngọn ngành, Người mới quy Phật chưa rành ăn chay. Mới ăn tương rứt ray trong bụng, Mới ăn chao kinh khủng lắm thay! Cồn cào bao tử đêm ngày, Bốn bữa chay ấy thấy dài muôn thu! Rồi từng bước âm u biến mất, Nguyện y hành cõi Phật hiện dần. Chao tương bốn bữa ân cần, Lâu ngày tập tểnh lần lần tiến lên. Từ bốn bữa tiến bền sáu bữa, Sáu bữa rồi tiến nữa không thôi. Chay kỳ tiến mãi được rồi, Thì là tiến tới được ngôi chay trường! Việc tu tịnh chao tương là quý, Lời Đức Thầy dạy kỹ trong kinh. Giới răn nhà Phật giữ gìn, Tu hành đừng có sát sinh thú cầm. Người tu hành luyện tâm thanh tịnh, Dốc một lòng an định như như. Dù ai bảo dại cũng ừ, Chao tương đạm bạc ta cười vui tươi !

Sydney, 10-11-2016, Kỳ Vân Cư Sĩ