thơ gởi cho ai - kinhsamthatson.files.wordpress.com · hay là quần vải áo bâu hằng...

18
Thơ Gởi Cho Ai (trích đoạn trong bài Thơ Gởi Cho Ai do Đức Cậu Bần Sĩ Vô Danh thuyết) Lá thơ ai gởi kia cà, Không tên không tuổi quê nhà ở đâu. Thân người có bận sồng nâu, Hay là quần vải áo bâu hằng ngày. Gởi thơ không biết đưa ai, * Làm sao dám nhận bổn bài thi văn. Gởi xa hay đã gởi gần, Cuối mùa còn mãi chuyên cần làm thơ. Nếu ai người nhận bất ngờ, Xem mau cho kỹ kịp giờ đông xông. Ta không ở tây rồi chẳng ở đông, Ở nơi trần hạ gió giông thổi đùa. Thơ này không có bán mua, Xem thơ rồi biết tiết mùa đổi thay. Đổi đêm tháng lụn canh dài, Thơ này Ta gởi trần ai lâu rồi. Chúng sanh không chịu xem soi, Cho nên mất hết giống nòi cách xa. Bây giờ Ta nói lời ra, Nếu ai bình luận dù xa hay gần. Kính thưa tất cả toàn phần, Thơ khùng điên dại Dần lân đừng buồn. * Mau đi quay lại cội nguồn, Chậm thì gió bão mưa tuôn trôi đùa. Trời nay thay tiết đổi mùa, Dù cho ba thúng bảy vùa cũng xong. Còn ai ngu muội não nồng, Cuộc đời tận mạt vàng đồng không buông. Tới đây như kẻ điên cuồng, Lang thang vất vả hình tuồng ngu si. Thơ rằng bảo chúng tu đi, Đừng vay mượn nữa làm chi của trần. Tả thơ không biết bao lần, Lời này buổi cuối năm Thân loạn cuồng. Đua chen tranh chấp triệu muôn, Quên thân bỏ phận như tuồng xác xơ. Nếu ai nhận được đọc thơ, Nói rằng nước lộ tràn bờ gần bên. Lời thơ Ta đã rỉ rên, Gởi thăm nhân loại đừng quên cội nguồn. Quay về sự thật cho suông, Tạo gây tội lỗi Trời buồn đất lay. Thơ này Ta gởi cho ai, Ai người trí thức hiểu ngay đôi lời. Xa xa gió thổi diệu vời, Người đời than phiền rằng chư vị nói đời tới hoài mà sao chưa thấy tới! Sao cứ nói Dần lân hoài! Nhưng khi đời tới thình lình e con người trở tay không kịp! Đức Phật Thầy Tây An đã viết trong quyển Sấm Truyền: Biến dời cuộc thế thình lình, Thiện tồn ác thất thiên đình số phân. Bần Sĩ Vô Danh xuất thân dốt chữ viết không rành văn tự, ứng khẩu thuyết ra thi văn đạo lý. Đây là những trang trích trong bài Thơ Gởi Cho Ai do Thiền Tịnh Bửu Sơn Sydney ấn tống xuân năm 2016. Từ hơn 4 thập niên, Đức Cậu Bần Sĩ ứng khẩu thuyết hàng trăm băng cassette, và đã được đồng bào quảng bá từ trong nước ra hải ngoại.

Upload: others

Post on 09-Sep-2019

9 views

Category:

Documents


0 download

TRANSCRIPT

Page 1: Thơ Gởi Cho Ai - kinhsamthatson.files.wordpress.com · Hay là quần vải áo bâu hằng ngày. Gởi thơ không biết đưa ai, * Làm sao dám nhận bổn bài thi văn

Thơ Gởi Cho Ai

(trích đoạn trong bài Thơ Gởi Cho Ai do Đức Cậu Bần Sĩ Vô Danh thuyết)

Lá thơ ai gởi kia cà,

Không tên không tuổi quê nhà ở đâu. Thân người có bận sồng nâu,

Hay là quần vải áo bâu hằng ngày. Gởi thơ không biết đưa ai, *

Làm sao dám nhận bổn bài thi văn. Gởi xa hay đã gởi gần,

Cuối mùa còn mãi chuyên cần làm thơ. Nếu ai người nhận bất ngờ,

Xem mau cho kỹ kịp giờ đông xông. Ta không ở tây rồi chẳng ở đông, Ở nơi trần hạ gió giông thổi đùa.

Thơ này không có bán mua, Xem thơ rồi biết tiết mùa đổi thay.

Đổi đêm tháng lụn canh dài, Thơ này Ta gởi trần ai lâu rồi.

Chúng sanh không chịu xem soi, Cho nên mất hết giống nòi cách xa.

Bây giờ Ta nói lời ra, Nếu ai bình luận dù xa hay gần.

Kính thưa tất cả toàn phần, Thơ khùng điên dại Dần lân đừng buồn. *

Mau đi quay lại cội nguồn, Chậm thì gió bão mưa tuôn trôi đùa.

Trời nay thay tiết đổi mùa, Dù cho ba thúng bảy vùa cũng xong.

Còn ai ngu muội não nồng, Cuộc đời tận mạt vàng đồng không buông.

Tới đây như kẻ điên cuồng, Lang thang vất vả hình tuồng ngu si.

Thơ rằng bảo chúng tu đi, Đừng vay mượn nữa làm chi của trần.

Tả thơ không biết bao lần, Lời này buổi cuối năm Thân loạn cuồng.

Đua chen tranh chấp triệu muôn, Quên thân bỏ phận như tuồng xác xơ.

Nếu ai nhận được đọc thơ, Nói rằng nước lộ tràn bờ gần bên.

Lời thơ Ta đã rỉ rên, Gởi thăm nhân loại đừng quên cội nguồn.

Quay về sự thật cho suông, Tạo gây tội lỗi Trời buồn đất lay.

Thơ này Ta gởi cho ai, Ai người trí thức hiểu ngay đôi lời.

Xa xa gió thổi diệu vời,

Người đời than phiền rằng chư vị nói đời tới hoài mà sao chưa thấy tới! Sao cứ nói Dần lân hoài! Nhưng khi đời tới thình lình e con người trở tay không kịp! Đức Phật Thầy Tây An đã viết trong quyển Sấm Truyền:

Biến dời cuộc thế thình lình, Thiện tồn ác thất thiên đình số phân.

Bần Sĩ Vô Danh xuất thân dốt chữ viết không rành văn tự, ứng khẩu thuyết ra thi văn đạo lý. Đây là những trang trích trong bài Thơ Gởi Cho Ai do Thiền Tịnh Bửu Sơn Sydney ấn tống xuân năm 2016. Từ hơn 4 thập niên, Đức Cậu Bần Sĩ ứng khẩu thuyết hàng trăm băng cassette, và đã được đồng bào quảng bá từ trong nước ra hải ngoại.

Page 2: Thơ Gởi Cho Ai - kinhsamthatson.files.wordpress.com · Hay là quần vải áo bâu hằng ngày. Gởi thơ không biết đưa ai, * Làm sao dám nhận bổn bài thi văn

Thơ buồn gởi tặng cái đời còn mê. Nhà xưa quê cũ không về,

Chăm lo thể xác trầm mê rã rời. Trong thơ có dặn ai ơi,

Mau mau sám hối Phật Trời mới tha. Bằng không khó thoát nạn qua,

Trận này tẩy sạch còn mà hiền lương. Đặng sau nối hậu môn đường,

Thượng Thiên tẩy sạch bất lương côn đồ. Dù cho chạy trốn xứ mô,

Làm sao chạy thoát côn đồ cưu mang. Mau chơn lẹ bước trên đàng,

Thơ Ta gởi tặng từ hàng xem coi. Thân nay Khỉ đói trên đồi,

Cây rừng cháy rụng vậy thời còn đâu. Tới đây cỏ héo hoa sầu,

Nếu ai hiểu được đừng rầu đừng lo. Mau mau gấp gấp lần mò,

Trở về bến Phật, Phật lo còn chờ. Ngồi buồn tá bút vần thơ,

Nói qua nói lại hiện giờ ai nghe. Xuân nay rồi lại tới hè,

Thấy trong bá tánh khó e thoát nào. Kẻ sang người khổ héo sầu,

Người lắm sang giàu cũng chịu chết chung. Bây giờ còn thấy tứ tung,

Sao không suy nghĩ ngày cùng gần bên. Lời thơ Ta lại rỉ rên,

Ai người nhận được kề bên thánh hiền. Chúng sanh nay quá làm phiền,

Lắm bạc nhiều tiền khinh bỉ người ngay. Vô thường đâu sống được hoài,

Lên doi xuống vịnh ngày mai cũng tàn. Mau dời đổi hết bước sang,

Đò Tiên còn đợi bạc vàng ở đâu. Nhớ thương người gởi đôi câu, Tội gì gởi mãi thơ hầu mất tiêu.

Ngày nay do luật Thiên Điều, Ta gởi ít nhiều lời lẽ thiệt hơn.

Công dày tợ núi Thất Sơn, Nếu ai nhận được làm ơn tu liền.

Bậc nào say đắm của tiền, Chờ coi ngục thảm huỳnh tuyền đòi ngay.

Đầu thơ Ta gởi cho ai, Than thân trách phận trần ai không người.

Xem rồi người thật không dư, Tìm rồi tất cả hoại hư mấy phần.

Phật ghi còn chút hồng ân, Mau mau kíp kíp trọn ân tu người.

Page 3: Thơ Gởi Cho Ai - kinhsamthatson.files.wordpress.com · Hay là quần vải áo bâu hằng ngày. Gởi thơ không biết đưa ai, * Làm sao dám nhận bổn bài thi văn

Được một không sính chín mười, Cũng làm được việc đại từ đại nhân.

Lời thơ gởi khắp xa gần, Nếu ai nhận được lần lần hồi quê.

Ngộ tu cảnh tục chán chê, Lẹ chơn kẻo trễ khó về cảnh Tiên. Trong thơ không chút não phiền, Cầu xin Chư Phật hạ miền độ dân.

Khắp trong trần hạ xa gần, Từ nơi hải biển sơn Tần chung quy.

Tới đây tiếng khóc biệt ly, Sẽ gần phong tỏa xiết chi vang rền.

Thơ này Ta nhắc đừng quên, Nếu ai nhận được đúng tên con trời.

Ta nào dám hỡi nói chơi, Chư Thần Chư Vị vậy thời hai bên.

Trong thơ nói gấp lập nền, Trời thay đất đổi tuổi tên nào còn.

Đêm về mắt lệ trào tuôn, Ai người nhận được đừng buồn hỷ hoan.

Lời thơ trong buổi đêm tàn, Gởi ai không biết lẹ làng chép biên. Nói rằng THÂN DẬU không hiền,

Nạn này chưa hết tới liền nạn kia. Phong ba bão tố canh khuya,

Thế gian như khóa không chìa làm sao. Cuộc cờ nay thấp mai cao,

Nay chen mai lấn rủ nhau dữ dằn. Thù hiềm còn lại hung hăng,

Ô hô chưa được tròn trăng ăn cùi. Thây phơi lẫm liệt đủ mùi,

Lợi gì mà lại cười vui rộn ràng. Chết nằm hàng dọc hàng ngang,

Cháy rừng Khỉ quéo nghinh ngang trên cành. Đêm khuya Gà gáy rộ nhanh, *

Thúc người ai bậc hùng anh cang cường. Chưa đâu được gặp nhà Vương,

Người còn gian ác trăm đường quanh co. Vì thương Ta nói dùm cho,

Gởi thơ lòng dạ đắn đo nhiều bề. Chậm chơn xứ cũ khó về,

Quê Tiên thất lạc bồ đề khó nương. Nói dùm tai họa đa ương,

Tuất Hợi còn rõ con đường như sau. (2018-2019) Hết chiến cung búa tới xẻng dao,

Xẻ ba xẻ bảy lẹ mau cho rồi. Ngồi buồn nói chút dân ơi,

Lá thơ Ta gởi khắp Trời bao la. Đi gần hay lại đi xa,

Gà gáy rộ nhanh, ám chỉ

năm Dậu 2017, bom đạn

bùng nổ dồn dập khủng

khiếp, chết chóc thật là hãi

hùng!

Page 4: Thơ Gởi Cho Ai - kinhsamthatson.files.wordpress.com · Hay là quần vải áo bâu hằng ngày. Gởi thơ không biết đưa ai, * Làm sao dám nhận bổn bài thi văn

Nhờ Thần chuyển gấp vậy mà cho ai. Ráng tu tỉnh chớ tu say,

Mở ra cửa miệng có ngay Thánh Thần. Trong thơ hay nói Dần lân, *

Chịu qua đại khổ Tân dân gần về. Trong thơ có nói bộn bề,

Vì thương sợ chúng nặng nề cưu mang. Tới đây nằm dọc nằm ngang,

Trên rừng dưới biển lầm than khỉ chồn. Tối đen như ánh hoàng hôn,

Dữ hung ác độc dập dồn phong ba. Nếu ai nhận được thơ TA, Bouazizi tự thiêu năm Dần 2010

Đừng hỏi tông tích vậy mà thấp cao. Nhân danh như thể người nào,

Chúc cầu bậc trí xem nào là thông. Gởi ngoài rồi lại gởi trong,

Cuối màn mới nói đại lòng thuyết ra. Cuối lời lẽ thiệt của Ta,

Nhớ rằng Phật dạy vậy mà hiền lương. Cuối thơ Ta nguyện tận tường,

Cho người hiền hậu làm gương sau này. Tối tăm mặt nhựt đông tây,

Hay là nam bắc cảnh này thảnh thơi. Người tu ở góc chân trời,

Nếu mà thiện trí còn thời không phai. Lời thơ gởi khắp trần ai,

Nếu nhận ráng đọc ngày mai rồi tường. Nam Mô A Di Đà Phật (3 lần)

(trích bài Thơ Gởi Cho Ai do Đức Cậu Bần Sĩ Vô Danh thuyết, ấn bản xuân năm Bính Thân 2016)

*** Phụ lục: Kỳ Vân Cư Sĩ cảm tác

Thơ Đời Thơ Đạo Thi sĩ làm thơ vịnh trời mây, Trăng thanh gió mát tình vơi đầy. Tôi làm thơ phú bàn kinh kệ, Phật pháp vô vi của Tổ Thầy. Thi sĩ làm thơ tình dở dang, Khóc thương tình lỡ bước sang ngang. Tôi làm thơ khuyến đừng mê sắc, Đắm đuối làm chi ải trần gian. Thi sĩ làm thơ ca món ngon, Rượu thịt ê hề tiệc lầu son. Tôi làm thơ nhắc người chay lạt, Bỏ tật sát sanh đức mới còn.

Mohamed Bouazizi tự thiêu châm ngòi lửa cho cuộc chiến Bắc Phi Trung Đông, khói lửa ầm ĩ chết chóc tang thương cho đến khi cuộc chiến Biển Đông bùng nổ, cả hoàn cầu lâm vào Thế Chiến Ba bom nguyên tử tàn phá khủng khiếp! Nhơn loại chết 7 còn 3. Thế Chiến Ba kéo dài Dần dà trong mười năm từ Canh Dần 2010 đến Kỷ Hợi 2019. Thời gian dài đủ để loài người kịp ăn năn sám hối làm lành lánh dữ vơi nghiệp chướng sống sót ngõ hầu hưởng đời Thượng Nguơn Thánh Đức

Page 5: Thơ Gởi Cho Ai - kinhsamthatson.files.wordpress.com · Hay là quần vải áo bâu hằng ngày. Gởi thơ không biết đưa ai, * Làm sao dám nhận bổn bài thi văn

Thi sĩ làm thơ chơi với thơ, Vần thơ chữ nghĩa giỡn vu vơ. Tôi làm thơ giống người làm cỏ, Cỏ mới mọc lên nhổ kịp giờ. Thi sĩ làm thơ ru mộng vàng, Ca đời nhung lụa lắm giàu sang. Tôi làm thơ kể đời giả tạm, Sắc không không sắc có chi màng!

Thơ đời đắm nhiễm ta bà, Mê man đắm đuối lụa là giàu sang.

Thơ đạo không nhiễm bạc vàng, Khuyên người bỏ tánh tham gian bã trần.

Thơ đời đắm nhiễm sắc thân, Yêu đương sầu hận hồn thần mờ lu.

Thơ đạo giải thoát ngục tù, Khuyên người khuya sớm công phu tham thiền.

Thơ đời mê giấc sầu miêng, Tranh đua giành giựt chức quyền hôi tanh.

Thơ đạo khuyên chẳng giựt giành, Khuyên tu bồi dưỡng cội lành bổn tâm.

Ai ơi phân rõ đừng lầm, Thơ đời thơ đạo khéo tầm đường đi.

Nay mai sấm nổ ầm ì, Đinh Dậu Kỷ Hợi còn gì mộng mơ.

Bảy ngày nhựt nguyệt lu mờ, Tối tăm hoàn vũ xác xơ nhơn loài.

Chỉ còn niệm Phật niệm Trời, Cầu qua tai nạn sống đời Thượng Nguơn.

Nam Mô A Di Đà Phật

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.

Nam Mô Quan Thế Âm Bồ Tát.

Nam Mô Đức Phật Tổ Phật Thầy Bửu Sơn Kỳ Hương.

Sydney, 24-11- 2016, Kỳ Vân Cư Sĩ cảm tác ***

THƠ GỞI CHO AI (nguyên toàn bộ bổn gốc do Đức Cậu Bần Sĩ Vô Danh thuyết)

Chấp bút đề thơ gởi cho ai, Ở trong hay lại gởi ở ngoài. Gởi mãi gởi hoài ơi lâu quá, Biết bao bài bổn rạng ngày nay.

Ai người nhận được lá thơ Ta, Có nhận xem đi để làm quà. Buồn vui lẫn lộn đừng cầm nó, Bị áng mịt mù khó nhìn ra.

Ai nhận được thơ cuối mùa rồi, Ráng gìn ráng nhớ ráng săm soi. Nghiệm suy từ chữ cho chu đáo, Mới biết yêu thương cả giống nòi.

Page 6: Thơ Gởi Cho Ai - kinhsamthatson.files.wordpress.com · Hay là quần vải áo bâu hằng ngày. Gởi thơ không biết đưa ai, * Làm sao dám nhận bổn bài thi văn

Ai người được nhận lá thơ này, Mắt mù tai điếc chẳng dở hay. Làm sao lượng biết ôi hỡi chúng, Trí sáng minh minh thức canh chầy.

Thông hiểu lời thơ Ta nói gì, Ai người còn hỡi vẫn hoài nghi. Mau lo sửa soạn hồi phục gấp, Học đạo siêu tầm lượng từ bi.

Ta gởi lá thơ được ai cầm, Hiểu về lý đạo tu nhiều năm. Truy ra thì biết cần gì hỏi, Bản chất tinh thần đoạt huệ tâm.

*******

Lá thơ ai gởi kia cà, Không tên không tuổi quê nhà ở đâu.

Thân người có bận sồng nâu, Hay là quần vải áo bâu hằng ngày.

Gởi thơ không biết đưa ai, Làm sao dám nhận bổn bài thi văn.

Gởi xa hay đã gởi gần, Cuối mùa còn mãi chuyên cần làm thơ.

Nếu ai người nhận bất ngờ, Xem mau cho kỹ kịp giờ đông xông. Ta không ở tây rồi chẳng ở đông, Ở nơi trần hạ gió giông thổi đùa.

Thơ này không có bán mua, Xem thơ rồi biết tiết mùa đổi thay.

Đổi đêm tháng lụn canh dài, Thơ này Ta gởi trần ai lâu rồi.

Chúng sanh không chịu xem soi, Cho nên mất hết giống nòi cách xa.

Bây giờ Ta nói lời ra, Nếu ai bình luận dù xa hay gần.

Kính thưa tất cả toàn phần, Thơ khùng điên dại Dần lân đừng buồn.*

Mau đi quay lại cội nguồn, Chậm thì gió bão mưa tuôn trôi đùa.

Trời nay thay tiết đổi mùa, Dù cho ba thúng bảy vùa cũng xong.

Còn ai ngu muội não nồng, Cuộc đời tận mạt vàng đồng không buông.

Tới đây như kẻ điên cuồng, Lang thang vất vả hình tuồng ngu si.

Thơ rằng bảo chúng tu đi, Đừng vay mượn nữa làm chi của trần.

Tả thơ không biết bao lần, Lời này buổi cuối năm Thân loạn cuồng.

Đua chen tranh chấp triệu muôn, Quên thân bỏ phận như tuồng xác xơ.

Người đời than phiền rằng chư vị nói đời tới hoài mà sao chưa thấy tới! Sao cứ nói Dần lân hoài! Nhưng khi đời tới thình lình e con người trở tay không kịp! Đức Phật Thầy Tây An viết:

Biến dời cuộc thế thình lình, Thiện tồn ác thất thiên đình số phân.

Page 7: Thơ Gởi Cho Ai - kinhsamthatson.files.wordpress.com · Hay là quần vải áo bâu hằng ngày. Gởi thơ không biết đưa ai, * Làm sao dám nhận bổn bài thi văn

Nếu ai nhận được đọc thơ, Nói rằng nước lộ tràn bờ gần bên.

Lời thơ Ta đã rỉ rên, Gởi thăm nhân loại đừng quên cội nguồn.

Quay về sự thật cho suông, Tạo gây tội lỗi Trời buồn đất lay.

Thơ này Ta gởi cho ai, Ai người trí thức hiểu ngay đôi lời.

Xa xa gió thổi diệu vời, Thơ buồn gởi tặng cái đời còn mê.

Nhà xưa quê cũ không về, Chăm lo thể xác trầm mê rã rời.

Trong thơ có dặn ai ơi, Mau mau sám hối Phật Trời mới tha.

Bằng không khó thoát nạn qua, Trận này tẩy sạch còn mà hiền lương.

Đặng sau nối hậu môn đường, Thượng Thiên tẩy sạch bất lương côn đồ.

Dù cho chạy trốn xứ mô, Làm sao chạy thoát côn đồ cưu mang.

Mau chơn lẹ bước trên đàng, Thơ Ta gởi tặng từ hàng xem coi.

Thân nay Khỉ đói trên đồi, Cây rừng cháy rụng vậy thời còn đâu.

Tới đây cỏ héo hoa sầu, Nếu ai hiểu được đừng rầu đừng lo.

Mau mau gấp gấp lần mò, Trở về bến Phật, Phật lo còn chờ.

Ngồi buồn tá bút vần thơ, Nói qua nói lại hiện giờ ai nghe.

Xuân nay rồi lại tới hè, Thấy trong bá tánh khó e thoát nào.

Kẻ sang người khổ héo sầu, Người lắm sang giàu cũng chịu chết chung.

Bây giờ còn thấy tứ tung, Sao không suy nghĩ ngày cùng gần bên.

Lời thơ Ta lại rỉ rên, Ai người nhận được kề bên thánh hiền.

Chúng sanh nay quá làm phiền, Lắm bạc nhiều tiền khinh bỉ người ngay.

Vô thường đâu sống được hoài, Lên doi xuống vịnh ngày mai cũng tàn.

Mau dời đổi hết bước sang, Đò Tiên còn đợi bạc vàng ở đâu. Nhớ thương người gởi đôi câu, Tội gì gởi mãi thơ hầu mất tiêu.

Ngày nay do luật Thiên Điều, Ta gởi ít nhiều lời lẽ thiệt hơn.

Công dày tợ núi Thất Sơn,

Page 8: Thơ Gởi Cho Ai - kinhsamthatson.files.wordpress.com · Hay là quần vải áo bâu hằng ngày. Gởi thơ không biết đưa ai, * Làm sao dám nhận bổn bài thi văn

Nếu ai nhận được làm ơn tu liền. Bậc nào say đắm của tiền,

Chờ coi ngục thảm huỳnh tuyền đòi ngay. Đầu thơ Ta gởi cho ai,

Than thân trách phận trần ai không người. Xem rồi người thật không dư,

Tìm rồi tất cả hoại hư mấy phần. Phật ghi còn chút hồng ân,

Mau mau kíp kíp trọn ân tu người. Được một không sính chín mười,

Cũng làm được việc đại từ đại nhân. Lời thơ gởi khắp xa gần,

Nếu ai nhận được lần lần hồi quê. Ngộ tu cảnh tục chán chê,

Lẹ chơn kẻo trễ khó về cảnh tiên. Trong thơ không chút não phiền, Cầu xin Chư Phật hạ miền độ dân.

Khắp trong trần hạ xa gần, Từ nơi hải biển sơn Tần chung quy.

Tới đây tiếng khóc biệt ly, Sẽ gần phong tỏa xiết chi vang rền.

Thơ này Ta nhắc đừng quên, Nếu ai nhận được đúng tên con Trời.

Ta nào dám hỡi nói chơi, Chư Thần Chư Vị vậy thời hai bên.

Trong thơ nói gấp lập nền, Trời thay đất đổi tuổi tên nào còn.

Đêm về mắt lệ trào tuôn, Ai người nhận được đừng buồn hỉ hoan.

Lời thơ trong buổi đêm tàn, Gởi ai không biết lẹ làng chép biên. Nói rằng THÂN DẬU không hiền,

Nạn này chưa hết tới liền nạn kia. Phong ba bão tố canh khuya,*

Thế gian như khóa không chìa làm sao. Cuộc cờ nay thấp mai cao,

Nay chen mai lấn rủ nhau dữ dằn. Thù hiềm còn lại hung hăng,

Ô hô chưa được tròn trăng ăn cùi. Thây phơi lẫm liệt đủ mùi,

Lợi gì mà lại cười vui rộn ràng. Chết nằm hàng dọc hàng ngang,

Cháy rừng Khỉ quéo nghinh ngang trên cành. Đêm khuya Gà gáy rộ nhanh,

Thúc người ai bậc hùng anh cang cường. Chưa đâu được gặp nhà Vương,

Người còn gian ác trăm đường quanh co. Vì thương Ta nói dùm cho,

Gởi thơ lòng dạ đắn đo nhiều bề.

Gà gáy rộ nhanh, ám chỉ

năm Dậu 2017, bom đạn

bùng nổ dồn dập khủng

khiếp, chết chóc thật là hãi

hùng!

Page 9: Thơ Gởi Cho Ai - kinhsamthatson.files.wordpress.com · Hay là quần vải áo bâu hằng ngày. Gởi thơ không biết đưa ai, * Làm sao dám nhận bổn bài thi văn

Chậm chơn xứ cũ khó về, Quê Tiên thất lạc bồ đề khó nương.

Nói dùm tai họa đa ương, Tuất Hợi còn rõ con đường như sau.*

Hết chiến cung búa tới xẻng dao, Xẻ ba xẻ bảy lẹ mau cho rồi. Ngồi buồn nói chút dân ơi,

Lá thơ Ta gởi khắp Trời bao la. Đi gần hay lại đi xa,

Nhờ Thần chuyển gấp vậy mà cho ai. Ráng tu tỉnh chớ tu say,

Mở ra cửa miệng có ngay Thánh Thần. Trong thơ hay nói Dần lân, *

Chịu qua đại khổ Tân dân gần về. Trong thơ có nói bộn bề,

Vì thương sợ chúng nặng nề cưu mang. Tới đây nằm dọc nằm ngang,

Trên rừng dưới biển lầm than khỉ chồn. Tối đen như ánh hoàng hôn,

Dữ hung ác độc dập dồn phong ba. Nếu ai nhận được thơ Ta,

Đừng hỏi tông tích vậy mà thấp cao. Nhân danh như thể người nào,

Chúc cầu bậc trí xem nào là thông. Gởi ngoài rồi lại gởi trong,

Cuối màn mới nói đại lòng thuyết ra. Cuối lời lẽ thiệt của Ta,

Nhớ rằng Phật dạy vậy mà hiền lương. Cuối thơ Ta nguyện tận tường,

Cho người hiền hậu làm gương sau này. Tối tăm mặt nhựt đông tây,

Hay là nam bắc cảnh này thảnh thơi. Người tu ở góc chân trời,

Nếu mà thiện trí còn thời không phai. Lời thơ gởi khắp trần ai,

Nếu nhận ráng đọc ngày mai rồi tường. Nam Mô A Di Đà Phật (3 lần)

*******

Xin kính thưa tất cả các hàng đạo Phật, dù chúng ta có nhận và thấy nhiều phái đi nữa, thì cũng là một gốc một cội, một nguồn.

Xin mong hết ông bà cô bác, anh em toàn thể đừng cố chấp, qua những lời lẽ của bậc Tiền Nhân xuất thế, mượn xác trần khuyên nhủ khắp mọi nơi, thúc hối những anh em nếu ai người hiểu đạo, phải có bước tiến đừng nhanh, mà cũng đừng quá chậm, vì ngày mạt hạ sắp quay chuyển đến Thượng Nguơn. Chính mình học Phật tu nhân, không cố gắng dồi mài và gội rửa thân tâm, cứ để mãi bỏ qua thời gian lấp mờ theo năm tháng, nếu làm người chẳng được thành người, còn tu theo Phật chẳng được về Phật, làm sao thành Phật?

Xin kính thưa quý vị, anh em, toàn trong đạo phái Bửu Sơn Kỳ Hương phải cố gắng, không còn bao lâu nữa được kết quả mỹ mãn, và Trời Phật ban thưởng cho những bậc hiền ngoan Tu Sĩ hay là Cư Sĩ cũng thế, được hậu hưởng chung trong một ngày hoa Trời nở rộ khắp nhân gian; còn

Mohamed Bouazizi tự thiêu châm ngòi lửa cho cuộc chiến Bắc Phi Trung Đông, khói lửa ầm ĩ chết chóc tang thương cho đến khi cuộc chiến Biển Đông bùng nổ, cả hoàn cầu lâm vào Thế Chiến Ba bom nguyên tử tàn phá khủng khiếp! Nhơn loại chết 7 còn 3. Thế Chiến Ba kéo dài dần dà trong mười năm từ Canh Dần 2010 đến Kỷ Hợi 2019. Thời gian dài đủ để loài người kịp ăn năn sám hối làm lành lánh dữ vơi nghiệp chướng sống sót ngõ hầu hưởng đời Thượng Nguơn Thánh Đức

Page 10: Thơ Gởi Cho Ai - kinhsamthatson.files.wordpress.com · Hay là quần vải áo bâu hằng ngày. Gởi thơ không biết đưa ai, * Làm sao dám nhận bổn bài thi văn

các vị anh hùng đại từ đại bi hi sinh cứu giúp nhân loại gìn giữ nước nhà tổ quốc thân yêu của mình, giữ vẹn trung thành với non sông đất nước, thì sẽ được tân phong lên ngôi vị của các Ngài, từ đời trước tới bây giờ gương vẫn còn để lại.

Xin kính thưa ông bà cô bác cùng anh em khó mà được làm người đầu đội Trời chơn đi trên mặt đất; Trời sanh tạo chiết ra từng linh hồn cho chúng ta, cùng hiệp lại cha mẹ của ta sanh thành tạo dưỡng, ngày hôm nay được làm người mà ta không biết ân Trời Đất là bất hiếu với tông đường, bất trung bất chính với sơn hà xã tắc, thì đó không phải là con người. Ta không thể cho các vị biết Ta là ai, ở đâu. Mong cầu bá gia bá tánh anh em hiểu được câu văn thơ luận giải như thế thì cũng đủ rồi. Lo tu tập hằng ngày sôi kinh nấu sử, có nghĩa là rọi soi ở lòng mình, tâm linh của mình, thì chúng ta phải hằng đêm quan niệm đến Đức Phật, cùng phải lượng Phật để nhìn thấy trong ta.

Nếu quay về đường Phật phải rốt ráo, phải hy sinh, phải giải quyết cho gấp trong kiếp này. Dù cho vướng bận thế nào, chúng ta cũng tìm cách để thoát khỏi màn lưới vô minh đang trói ta quăng vụt dưới biển đời trôi lăn khôn xiết. Đâu có cao cả gì, tốt đẹp gì, mà uổng công khoe phê cho tất cả mọi người khen tặng nhìn thấy, thật rất oan uổng một kiếp đời mình, bao đời lãnh lấy nặng nhọc đau khổ tiều tụy, bị hất hủi trên bước đường lầm lạc mà chính chúng ta không biết. Như vậy là ai biết cho mình, có phải là chỉ mình tự biết mình không? Tại sao mà cứ nô đùa mây mưa gió tạt? Xin thưa người cư sĩ và tu sĩ không khác đâu, khác là ở chùa và xuất gia, còn người cư sĩ tại gia cũng thế, mỗi ai ai cũng đều có tâm linh, cũng đều có Phật tánh, xin thiết tha mong cầu quý vị anh em trong hàng Phật đạo, nếu ai được nhận lá thơ này, mau gấp quay về nơi ngôi vị của chính mình, mình đừng bỏ rơi mình quá lâu, mình không hổ thẹn và hối hận sao? Quay lại sau lưng của mình vừa qua rồi thấy trong cuộc thăng trầm biến đổi, kẻ giàu người nghèo lượng phân rõ đi, có ai được gì không? Cho nên trong lời lẽ của Ta cũng là người như quý vị, cũng như anh em làm ăn hằng ngày kiếm sống, tìm lối thoát như một người cư sĩ tại gia, cho vẹn toàn tứ ân hiếu nghĩa. Đây là lời thật thà của Một Người mà quý vị đừng hỏi, đừng nhìn, đừng thấy, đừng tìm hiểu Người Ấy ở đâu, như thế nào. Mong sao anh em cảm nhận và nhìn nhận được chơn lý mà Ta đã học của Phật, Ta đã nghe văng vẳng Tiền Bối, Ta thương nhớ người xưa, Ta đã quay về với một tinh tiết rất diệu mầu sâu xa, Ta là người thấy được, nhận được, cảm mến vô cùng, đón tiếp những lời lẽ ấy mà trao lại cho tất cả anh em đoàn thể. Nếu ai nhận được cố gắng truy rồi biết. Nam Mô A Di Đà Phật. Tiếp theo đôi lời phụ giảng cho tròn một lá thơ. Ta đang ngồi xuất khẩu thành thơ, noi theo Thầy Tổ và Tiền Bối, cúi đầu xin lỗi tất cả các tông giáo cùng là trong Phật giáo từ bi hỉ xả.

Đời đừng vội bôn chôn chi nữa, Mau dừng chơn rồi tựa bồ đề. Giác mau đừng có si mê, Rọi lòng từng phút sớm kề Phật Tiên. Đừng cố tập chiêu hiền đãi sĩ, Nô đùa chi nhìn kỹ lại mình. Mau tu giữ trọn đức tin, Nếu không, tiếng nổ âm thinh tan hồn. Đừng có vội bôn chôn mộng ảo, Nếu ai người hiểu đạo sửa liền. Đường dài còn quá chinh nghiêng, Sửa thân sửa phận lưỡng biên được gì. Thẳng một lối thì đi sẽ tới, Thấp đừng đòi hỏi với trên cao. Hỏi ta chọn lọc đường nào, Đường trần nhiều sự lao đao lâu rồi.

Page 11: Thơ Gởi Cho Ai - kinhsamthatson.files.wordpress.com · Hay là quần vải áo bâu hằng ngày. Gởi thơ không biết đưa ai, * Làm sao dám nhận bổn bài thi văn

Người đạo sĩ bồi hồi không được, Vừa tu thân tạo phước cho đầy. Tinh thần cao cả mới hay, Đặng chịu nhiều sự tới đây khôn lường. Mau đừng có vấn vương trần nữa, Sắp bị rơi biển lửa khổ sầu. Nếu còn mê nhiễm thấy đâu, Cơ này sắp tới dãi dầu gấp trăm. Đường về Phật thậm thâm vi diệu, Ngộ tu ngoan chút xíu tới liền. Mong người tu đạo thường xuyên, Lau tâm rửa tánh bình nguyên nhẹ nhàng. Có Phật trí trên đàng mới thấy, Chỗ nào gai hay bẫy trần đời. Thấy liền đặng tránh xa nơi, Đó là sự thật đôi lời của Ta. Mong quý chúng gần xa cũng thế, Hiểu rộng sâu kinh kệ sớm chiều. Cuộc đời còn được bao nhiêu, Tu hành để đó khó tiêu nghiệp đời. Ráng thanh tịnh vì đời quá rộng, Còn tung bay hư hỏng đạo Thầy. Ngày tàn ma quái bủa vây, Người tu phải có đủ đầy đức ân. Mau tu luyện hồn thần cho vẹn, Trọn niềm tin mài bén gươm lòng. Diệt tà trừ quỷ cho xong, Ở ăn chơn thật thoát vòng trần lao. Vững tinh thần sóng trào không sợ, Cúng dâng thân tâm nhớ Phật Trời. Thiên cơ thay đổi khắp nơi, Hy sinh bình lặng góc Trời ngồi yên. Phải sáng suốt nối liền với Phật, Ráng hy sinh đánh mất của phàm. Tiền tài vật chất đừng ham, Tiền tài vật chất quá nhàm lánh xa. Làm tôi Phật là ta không khác, Học hạnh tu Bồ Tát tại trần. Ngày làm việc phước tối tu nhân, Nuôi mầm gốc thiện toàn thân đắc thành. Thơ xin gởi người lành ai biết, Vâng lịnh trên mới viết thơ này. Có người tỉnh có kẻ chưa hay, Sợ chìm dưới biển phút giây uổng đời. Thức, thức lẹ ai ơi không kịp, Mấy ngàn năm có dịp hội Trời. Tảo thanh lập lại khắp nơi, Toàn cầu chọn lựa con Trời tồn lai. Nếu đạo sĩ có ai chưa tỉnh,

Page 12: Thơ Gởi Cho Ai - kinhsamthatson.files.wordpress.com · Hay là quần vải áo bâu hằng ngày. Gởi thơ không biết đưa ai, * Làm sao dám nhận bổn bài thi văn

Hay đang tu lâm bịnh hồng trần. Bịnh còn sân nộ cân phân, Chấp ta cột buộc đầy thân, đầy người. Bịnh vui thích biếng lười không chuyển, Ngồi chờ trông mồi miếng bên ngoài. Đừng nên thọ giới mà sai, Tới đây kết thúc hồn bay không còn. Ta nói thiệt bà con đừng chấp, Tỉnh cơn mê thì gặp chớ gì. Lo tu đừng có sầu bi, Hiến thân cúng Phật còn gì mà trông. Muốn theo Phật ngược dòng biển ái, Muốn theo Thầy trai gái làm gì. Cỏ lòng nhổ sạch mau đi, Đặng gieo hạt giống từ bi kịp mùa. Đừng đuổi rượt đến Chùa chơi giỡn, Sư Thầy khen mơn trớn vượt mầm. Nào đâu có biết rừng tâm, Tu hành không lắng bao năm được thành. Nếu tu đạo lợi danh phải bỏ, Danh hay quyền không ngó không nhìn. Đừng nên đắm đuối mê linh, Giỏi thì tiếp đón hành tinh gần kề. Có đôi lời giác mê tự chúng, Kêu anh em ngày cũng tàn rồi. Đừng nên thả nổi thả trôi, Ẩn mình tu đạo săm soi niết bàn. Ai cũng có muôn ngàn tài phép, Tại không lo đóng khép cửa lòng. Để lo tinh luyện cho trong, Lao chao đục hết nước lòng thúi hôi. Ta nhắc lại ai soi thì thấy, Đất điền trong ai cấy thì nhờ. Đừng để hoang phế trơ trơ, Ruộng nhiều bị đói hiện giờ ngộ thay. Đừng có trách chi ai phiền muộn, Hỡi con người có ruộng phước điền.* Dọn cho sạch sẽ rồi yên, Đặng gieo hạt giống lương hiền có ăn. Ta xuất khẩu bút văn đạm gởi, Khắp trong ngoài thế giới được tường. Gởi ai chưa có tình thương, Mau xem rồi hiểu tận tường đặng thông. Đừng có hỏi Thầy Ông Cô Cậu, Đừng hỏi Ô Kim hay Kim Ô ; Cô Cậu hay Cậu Cô

Bậc tiền xưa ấn dấu rõ ràng. Ô Kim nói lái từ chữ Kim Ô = Mặt Trời Vô minh nên bị áng ngang, Tu hành đi dọc đi ngang nô đùa. Phật đâu có ở Chùa tìm kiếm, Phật ở trong tâm niệm của người.

Mây hồng năm sắc ở phương Tây, Sáng suốt Ô KIM bởi vẹn mày; Miệng nhỏ tiếng to vang bốn biển, Lưỡi mềm lời lớn dậy rồng mây. Lòng trong Thánh Kệ tình bơi lội, Dạ sạch Phật Kinh ý luyện bay; Dầu cho thân Mỗ thanh xuân tuổi, Thức giấc đời mế phải được hay. (Thơ xướng họa Hằng Nga, Đức Thầy Huỳnh Giáo Chủ viết ngày 14-6-Canh Thìn 1940)

Page 13: Thơ Gởi Cho Ai - kinhsamthatson.files.wordpress.com · Hay là quần vải áo bâu hằng ngày. Gởi thơ không biết đưa ai, * Làm sao dám nhận bổn bài thi văn

Lúc nào cũng vẫn vui tươi, Mau mau nhìn kỹ bớ người gần xa. Nam Mô lục tự Di Đà, Hộ người tỉnh giấc nhìn mà thơ nay. Nam Mô A Di Đà Phật

Lắng nghe gió thổi non Tần, Mây chiều tuyết phủ đám gần đám xa.

Ngồi buồn kinh kệ ngâm nga, Biên thơ nước mắt châu sa chảy dài.

Đoạn này kết thúc trần ai, Ta nay điên mãi điếc hoài không nghe.

Ngồi tu lo sợ rồi e, Mới tạm thơ vè lý phú thi văn. Ngồi nhìn trên cõi sao băng,

Dưới trần nay gặp khó khăn mọi điều. Non đoài gió thổi hắt hiu,

Nhớ thương nhân loại thân yêu hằng ngày. Yêu thương thơ phú không phai, Bút ngòi tuy lợt giấy nay rất dày. Thương ai đau nhức canh chày,

Gần rồi tớ lại gặp Thầy không lo. Mãi trông danh lợi bì so,

Của vàng ba thúng bảy mo không còn. Thơ này dặn hết bà con,

Đừng vì của cải món ngon bên ngoài. Xem thơ mau ráng về ngay,

Ta ngồi tảng đá liên đài biên thơ. Thương cho dân chúng hiện giờ,

Sắp sẽ mịt mờ như kẻ mù đui. Bớt đi đùa giỡn ham vui,

Bao nhiêu trăm kiếp ngửi mùi trần nhơ. Ráng tu quay lại Phật chờ,

Rửa mình trong sạch tôn thờ Phật Tiên. Nếu còn dữ, sửa thành hiền,

Soi đi rồi thấy muôn thiên tội đời. Ngày cùng cộng nghiệp dân ơi,

Đừng trông hưởng cảnh thảnh thơi ngày nào. Người giờ như cá dưới ao,

Chủ nhân tát cạn bắt nào đem lên. Đập đìa vét hết thành nền,

Cá khôn chui trốn, bập bềnh thì ngu. Chui sâu bùn thẳm mặc dù,

Đừng khoe vi vảy ở tù rọ nôm. Làm người tâm tánh không dòm, Cứ lo đuổi rượt tóm gom của tài. Nguyện cầu Đức Phật Đức Ngài,

Hộ cho thơ của Người Này không tên. Nếu ai xem được đừng quên,

Mồ Cha mả Mẹ tuổi tên của mình.

Page 14: Thơ Gởi Cho Ai - kinhsamthatson.files.wordpress.com · Hay là quần vải áo bâu hằng ngày. Gởi thơ không biết đưa ai, * Làm sao dám nhận bổn bài thi văn

Biển đời cạn nước còn nghinh, Chút nữa lọt sình mất kiếp đừng than.

Tu hành chịu khổ gian nan, Ngày làm sinh sống đêm càng tu Tiên.

Tâm can lý đạo bình quyền, Quán xét cho kỹ nhập thiền Phật môn.

Mất thân còn được linh hồn, Si mê tạo tội dập dồn quá cao.

Lạy Trời Phật độ thơ mau, Gởi ai không biết tới đâu lạ lùng.

Từ đây nạn ách bao trùm, Khuyên người chớ có xưng hùng la to.

Giàu nghèo cũng chỉ lên gò, Chui vào lòng đất xét cho kỹ càng.*

Ngồi buồn Ta lại thở than, Lâm miền trần hạ gian nan lâu rồi.

Một mình lặng lẽ than ôi, Nguyện đi một kiếp làm tôi Phật Trời.

Thơ này gởi khắp mọi nơi, Đừng quên mình nữa dân ôi ráng tường.

Do mình tạo dựng chủ trương, Mọi điều tội lỗi tận tường rõ chưa? Oang oang một mảy không chừa,

Tội trời gần sửa sao chưa tỉnh tuồng. Bớ ai ức triệu vàng muôn,

Kiểm coi tiền bạc có buồn hay không. Âm mưu của cải vàng đồng,

Tiền không cực khổ đừng trông ngày này. Rủ nhau đi hết cả dây,

Căn đền quả trả giờ này rõ chưa? Khuyên đừng ăn nói bãi bừa,

Thành tâm quay lại sớm trưa giựt mình. Chính mình, mình chẳng tin mình,

Sáng vầy chiều khác linh đinh sóng cuồn. Chiều vui tối lại gây buồn,

Nói năng như thể điên cuồng làm sao. Viết thơ Ta quá âm hao,

Kể chuyện khào khào cho chúng xem chơi. Sửa mau bớ bớ con Trời,

Thuận thiên được sống nghịch thời phải vong. Tội trần gần nhốt củi đồng,

Tắt hơi rồi biết hồn trông chỗ nào. Sống còn cái miệng bào hao,

Lo sự sang giàu Phật nói không tin. Không lo dẹp dọn chính mình,

Ngồi đâu tưởng đó tận tình thì ra. Khuyên gần rồi lại khuyên xa,

Anh chị chú bà ráng đọc thơ ngay. Sửa đi sửa mãi sửa hoài,

Page 15: Thơ Gởi Cho Ai - kinhsamthatson.files.wordpress.com · Hay là quần vải áo bâu hằng ngày. Gởi thơ không biết đưa ai, * Làm sao dám nhận bổn bài thi văn

Nên thân thành phận cung đoài được lên. Làm người hiếu nghĩa đừng quên, Đứng đi cũng xét kề bên cũng tìm.

Trao thân gởi phận hằng đêm, Quán truy cho kỹ kiếm kề Như Lai.

Chưa nên ta sửa hằng ngày, Thuyền Na một chiếc đạm quay trở về.

Rứt rời bến trược trần mê, Tiên Ông ngồi đợi Bồ Đề quá lâu.

Sửa tâm khỏi mặc sồng nâu, Hy sinh chịu khổ dãi dầu gian cơ.

Tâm linh chùa lớn đền thờ, Ngồi nằm đi đứng vẫn thờ vẫn tôn.

Làm người chớ nói dại khôn, Đáo đầu cũng phải dập dồn vô rương. * (rương hòm quách)

Than ôi vạch vẽ canh trường, Có ai biết được Ta thương muôn loài.

Mau đi thơ gởi ráng coi, Coi qua coi lại săm soi nhiều lần.

Ta khi trước ở non Tần, Bây giờ đời mạt xuống lần thế gian.

Tìm ôi cho được bạn vàng, Kết làm huynh đệ cơ hàn như Ta.

Trong thơ không có hơ hà, Nói thiệt kia cà cô bác nhìn coi. Không tu phải chịu thiệt thòi,

Chết như con cá mắm mòi ngoài sông. Sinh tiền không chịu lập công,

Hiền thân diện tướng hòa đồng tánh tâm. Đường ngay cứ bước nào lầm,

Quẹo quanh chi vậy gai đâm kẽm quào. Người Tây, người Nhật, người Tàu,

Cao Miên Ấn Độ khác nào ở đâu. Nước nào đây tới cũng rầu,

Thượng Đế xây chầu phải chịu bó tay. Lá thư Ta gởi cho ai,

Trông mãi trông hoài không thấy hồi âm. Bao năm trăm kiếp kiếm tầm,

Mắt mờ tai điếc chơn dầm tay run. Chiến tranh bùng dậy ngày cùng,

Giựt giành sang cả trùng trùng do ta. Cái tâm như biển giang hà,

Sóng chiều cuồn cuộn gần xa dẫy đầy. Si mê quên chú quên Thầy,

Mong sao giành giựt chức đầy tiền muôn. Mau mau quay lại cội nguồn,

Tỉnh đi cho sớm chiều buồn dở dang. Trời nay gần đổi lớp màn,

Lẹ chơn được bước lên đàng về quê.

Page 16: Thơ Gởi Cho Ai - kinhsamthatson.files.wordpress.com · Hay là quần vải áo bâu hằng ngày. Gởi thơ không biết đưa ai, * Làm sao dám nhận bổn bài thi văn

Chậm chơn khó nổi mà về, Mấy ngày rung chuyển lê mê khốn cùng.

Đừng ai xưng bá xưng hùng, Mau quỳ sám hối phục tùng Bề Trên.

Ngàn đời lịch sử nào quên, Sau bậc hiền triết kề bên Thánh hiền.

Ô hô ba tiếng tan liền,* Còn gì không việc não phiền gay go.

Hiền lành hiếu thảo Trời cho, Cũng còn người tốt đặng lo tu hành. Thương đời thức trắng thâu canh,

Ngồi suy nghĩ lại người lành còn đông. Mau mau lập đức bồi công,

Hy sinh thân thể gió giông không lường. Phật Ngài dẫn dắt qua mương,

Lên non xuống vịnh tìm đường cứu nguy. Cúi đầu lạy Đấng Từ Bi,

Năm Non Bảy Núi chứng tri lòng thành. Chư Thần Chư Vị quá rành,

Chứng lòng người thảo hiền lành tồn lai.

Ngồi để ra thơ dạ ai hoài, Thật là hiền đạo chịu đắng cay. Mùa thu sắp tới đâu còn nữa,* Khỉ ngồi đợi Kê minh ngọc thố

Thơ gởi làm chi hỡi trong ngoài.

Hiền đạo là Ta chấp bút nghiên, Gởi thăm bá tánh ở mọi miền. Có ai nhỏ giọt lòng thương xót, Hay là chê chán vụt thơ miêng.

Ta chẳng màng chi ở chỗ này, Bùn sình lấp mãi quỷ ma vây. Trông mau mãn hạn về yên chỗ, Chỗ ở của Ta tựa bóng cầy.

Rời rạc hết trơn chẳng còn đâu, Đờn vang đôi khúc Ta thêm sầu. Não nuột cho đời thêm tê tái, Cuộc đời mê mãi có tường đâu.

Ta gởi lá thơ nếu ai cầm, Xin đừng vội bỏ khổ lụy tâm. Cầm xem ít chữ ôi cũng được, Nếu thông nếu hiểu sẽ siêu tầm.

Năn nỉ chúng sanh chớ vội vàng, Bình tịnh đợi chờ lịnh trên ban. Còn còn hay mất do Thượng Đế, Nếu bậc hiền tu tắm suối vàng.

*****

Ta không nói quẩn quơ nhàm đảm, Vì mến thương thông cảm nhân quần. Sợ Lập Đời mất hết con dân,

Page 17: Thơ Gởi Cho Ai - kinhsamthatson.files.wordpress.com · Hay là quần vải áo bâu hằng ngày. Gởi thơ không biết đưa ai, * Làm sao dám nhận bổn bài thi văn

Ai nối hậu Đời tân sắp tới. Thơ nay gởi khắp miền thế giới, Nói dừng đi dừng khỏi giặc lòng. Trọng của tài chút nữa là xong, Quay trở lại chúa ông đừng nghĩ. Ăn năn sớm Phật Trời hoan hỷ, Kẻ dữ hung xem kỹ loạn cuồng. Mau dừng đi ngựa chớ vội tuôn, Nài thúc chạy điên cuồng xối xả. Thân không giữ chắc thân phải rã, Nghĩa không giao đạo quả nào thành. Gởi thơ này kêu bớ hùng anh, Đừng gây loạn tan tành trái đất. Tạo ác độc một còn một mất, Để làm chi bị tật bị nguyền. Dữ hung tàn như thể người điên, Tới đây loạn Hoàng Thiên nào kể. Tài phép giỏi dời non lấp bể, Tội khinh khi không kể Phật Trời. Nền văn minh tạo lập cái đời, Sao dân chịu tả tơi quá khổ. Nhiều vật chất tâm phàm hiện lộ, Cuồng si mê quên chỗ của mình. Sáng tới chiều khuya sớm chống kình, Không biết sửa thân mình hiền hậu. Trong trái đất con Trời ấn dấu, Một mảy lông không lọt ráng nhìn. Tới việc rồi tàn tật mới tin, Bị phế thải ai mà nhìn nhận. Thơ biểu đọc nói tôi lắm bận, Sự làm ăn hoài vẫn hằng ngày. Gom cho nhiều để có mà nhai, Nhai đi nhé có ngày mòn mỏi. Đây sắp tới mây chiều lửa khói, Cộng với trừ ai khỏi mới thành. Kêu mỗi ai bỏ lợi cùng danh, Trời chọn lựa người lành còn lại.* Ráng tu niệm bớ trai cùng gái, Đừng lập phe lập phái làm gì. Nước cam lồ học Phật tu đi, Có ánh đuốc từ bi Bồ Tát. Mau tìm gốc cây lành đụt mát, Chậm khổ sầu tan nát cả hồn. Kể từ đây bao chuyện dập dồn, Trời xây chuyển biển cồn còn sụp. Sao bá tánh tỉnh chưa lặn hụp, Sắp chìm sâu kết thúc đừng ngờ. Lá thơ này chẳng có nói chơi, Nếu ai được xin mời đọc kỹ.

* Nhà nghiên cứu sấm ký Tây phương Moira Timms cũng dẫn chứng sau ngày Tận Thế, đến thời Hoàng Kim, nhơn loại còn sống sót một phần ba {a third} tương đương tỉ số chết 7 còn 3, tức còn ba phần mười: We are told again that only a third of the world’s population will survive, but that Satan will be bound for one thousand years. (Beyond Prophecies and Predictions, p. 202)

Page 18: Thơ Gởi Cho Ai - kinhsamthatson.files.wordpress.com · Hay là quần vải áo bâu hằng ngày. Gởi thơ không biết đưa ai, * Làm sao dám nhận bổn bài thi văn

Ta không nói nếu ai người trí, Mau tầm về Đức Phật Di Đà. Cuối thơ buồn chúc đạo miền xa, Đời cũng vậy thiết tha bình đẳng. Tu cực khổ trải qua mới đặng, Làm người hiền tốt hẵn được còn. Trời lựa tuyển về chốn đoài non,*** Sau toại hưởng lầu son Phật thưởng. Kẻ tham lạm vất va vất vưởng, Trước âm mưu nghĩ tưởng sang giàu. Đã phụ ân quên hết đồng bào, Tình nhân loại khát khao không tưởng. Giờ còn thời nay ca mai xướng, Một phút giây bị vướng nạn Trời. Chúc quý người tu được thảnh thơi, Ráng trọn đạo cái đời gương để. Tu thành người ôi thôi đâu dễ, Thành người đi lên Phật mấy hồi. Tâm niệm hoài trí hỡi săm soi, Rồi sẽ biết sẽ coi sẽ thấy. Ta chỉ rõ bạc tiền là bẫy, Giác ngộ mau rồi thấy liên đài. Phật bây giờ đổ lệ trần ai, Vì bá tánh tới đây đọa khổ. Ngài đã nói hoa kia gần trổ, Ai hiền lương giác ngộ sau nhìn. Có một giờ võ trụ lặng thinh, Nằm bất tỉnh cầu xin ai nữa. Đó là giờ Trời trên đóng cửa, Sau mở ra rồi tựa huy hoàng. Người sau còn chẳng có dở dang, Nước Nam Việt thênh thang rộng mở.* Nam Việt là tên nước ta năm 207 trước Tây lịch biên giới gồm Quảng Đông Quảng Tây

Chịu một lúc vừa tu trả nợ, Được hái hoa gặt trái đẹp ngần. TA cúi đầu cầu nguyện Phật ân, Ngàn muôn lạy Thánh Thần thương xót. Thơ thi phú nhỏ thôi từng giọt, Như mưa rơi ai mót đặng nhờ. Đem lời lành tả hết trong thơ, Mong cô bác bên bờ biển khổ. Lòng tha thiết mỗi ai giác ngộ, Quay về mau bờ giác có Đò. Được Tiên Ông sớm hát chiều hò, (*) Tiên Trưởng

Mong bá tánh ráng lo về sớm. Nam Mô A Di Đà Phật.

Bần Sĩ Vô Danh

(Đức Cậu Bần Sĩ Vô Danh thuyết bài Thơ Gởi Cho Ai, Thiền Tịnh Bửu Sơn Sydney ấn tống xuân năm 2016)

(facebook Mõ Tre & Kinh Sam That Son) https://kinhsamthatson.wordpress.com/

Ý gì TIÊN TRƯỞNG muốn khuyên đời, * Tiên Ông

Mà đời lầm lạc lắm đời ôi! Đạo đức nhuốc nhơ mà sao đặng, Tỉnh giấc mau mau mới kịp thời! (Lộ Chút Cơ Huyền, Huỳnh Giáo Chủ viết năm 1939)

Say ngọc Bồ Đề đức hạnh cao, Say dân ngu muội tưởng điên nào. Say chừng nó biết TA TIÊN TRƯỞNG Say chén quỳnh tương chốn núi cao (Say, Đức Huỳnh Giáo Chủ viết năm 1939)