thánh antôn paduathầy chăm học lắm. dù đêm, dù ngày, thầy không rời sách vở....
TRANSCRIPT
THÁNHANTÔNPADUA
PHẦNTHỨNHẤTCUỘCĐỜILẠLÙNGCỦATHÁNHANTÔN
CHƯƠNGI:THỜITHƠẤU
Anônsinhvàotháng8năm1195tạiLisbon,kinhđônướcBồđàoNha.ChalàMatinô,mẹlàTêrêsa.Haiôngbàthuộchàngquýtộc,đầylòngmộđạovàkínhmếnĐứcMẹcáchriêng.
KhiAntônvừabậpbẹ,mẹđãdạychocậukêucầu thánhdanhChúaGiêsuvàMẹMaria,cùngdạychomộtkinhĐứcMẹmàAntônhằngnhớtrọnđời.
Từ tấmbé,Antônđã tỏ rahiền lành,không thườngchạychơivới trẻ lâncận,Cậuchỉởnhàvớimẹhoặctheomẹđinhàthờ.KhiquỳtrướcbànthờĐứcMẹthìcậucũngchắptay,quỳgối,chămchúnhưngườilớnvậy.Khivừađếntuổikhônlớn,thìAntôntheoơnChúaThánhThần,đãkhấngiữmìnhtrinhkhiếttrọnđờitheogươngĐứcMẹ.Vìlòngbácáinêncậurấtvuisướngkhiđượcchamẹgiaotiền,giúpngườinghèo.
Antônđược10tuổithìchamẹNgàigửihọctrongnhàChasởgầnđó,ởchungcùngvớimộtsốthiếunhikhác,nhưngAntôntrổihơncácbạnvềhọchành,nếtna và đạo đức.Nhất là cậumộmến việc phụng vụ, cậu giúp lễ, xông hươngnghiêm trang, sốt sắng như thiên thần vậy.Vì thế, cậu được thầy thương bạnmến.
Maquỷthầyvậythìcămtức,toanhãmhạicậu.Mộthôm,cậuđangcầunguyệntrênbậcđábànthờĐứcMẹnhưthườnglệ,bỗngquỷlấyhìnhgớmghênhẩylênvaitoanbópcổ,Antônmuốnkêudanhthánh:GiêsuMariamàkhôngkêuđược,cậuliềnlấyngóntayvẽdấuThánhgiávàobậcđá.Quỷthấyvậythìrútlui.LạlùngthaylàdấuThánhgiáấyănsâuvàođá,đếnnayvẫncòn.Vàkháchhànhhươnghằngnămđuanhauđếntônkính.
CHƯƠNGII:ANTÔNVÀODÒNGVÀLÀMLINHMỤC
Nămmười lăm tuổi,Antôn tỏ ýmuốndângmìnhvàomột tu hội, để tận tìnhphụngsựChúa.Chamẹ,bàcon,bạnhữuđềungăncảnvìcậulàtrưởngnam,cầnởđờiđểnốidõitôngđường.KẻthìkhuyênlàhãygiãnramộtthờigianđểbiếtrõthánhýChúahơn,kẻthìchêcườilàdạidột,bỏtiềntàidanhvọngmàtheođườngkháckhổvôdanh.
NhưngAntôncoiphúquývinhhoanhưphânbónvàcậuquyếtchíchọnphầnlàdângmìnhphụngthờChúatrọnđời.
Vàthếlàmộtsớmkia,AntôntrốnnhàđếntuviệnAugustingầnđó,xinvàotu.BềtrênxemdanhtínhNgườithìsẵnlòngtiếpnhận.Biếtvậy,Antônvuisướngdườngnào!
Chẳngbaolâuthầyđãquennếpsốngnhàdòngvàtrởnênkhiêmnhường,phụctòng,chămchỉchẳngkémgìcácthầykỳcựukhác.
Thầycótríthôngminhphithường,hiểuthấunhữnglẽcaosiêu,nhớdainhữngđiềuđãhọcchỉmộtlần.Thầychămhọclắm.Dùđêm,dùngày,thầykhôngrờisáchvở.
Tuy nhiên, thầy lấy việc đi đàng nhân đức làm trọng hơn, để tập đức khiêmnhường, lấyviệchènnhưlàmbếp,quétnhà .. thầyđềutranhlàmhết.Vì lòngbácái,thầyxinđượcchămsócanhembênhtật.
CólầnChúachothầylấyáocủathầykhoácáochobệnhnhânthìngườiấyliềnkhỏi.
Nămthầyhaimươilămtuổi,nghĩalàgầnmườinămtutrì,thầyđãvânglờibềtrênmàthụphonglinhmục.
ĐangsốngtrongdòngthánhAugustin,thìxẩyravàibiếncốlàmchothầyAntônmuốnthayđổidòngtu.SốlàtuviệnAugustincóthônglệbốthítiền,gạochongườiđếnxinmỗituầnmộtlầnvàongàythứtư.MộthômthầyAntônthấyhaitusĩPhansinhmặcáovảithô,sắcmặtvàngvõ,lưngđeobịđếnănxinthìthầyAntônđộnglòngtônkínhmếncácthầyấylắm,màcholàkẻcóphước,vìđãbắtchướcđứckhónghèocủaChúaGiêsucáchtrọnvẹn.
Cũngđộấy,cócuộcrướcxácnămvịthánhtửđạo,đềulàthánhtusĩPhansinhtừBắcPhivềnướcBồđàoNha.Cuộckhảihoànấythậtlinhđìnhvàtrangtrọng,nhấtlàcónhiềukẻốmđau,bệnhtậtlâudài,đềunhờơncácđấngấymàlàmcholành.SựkiệnnaylàmchothầyAntôncàngtrọngmếndòngPhansinhvàướcaođượcgianhậpdòngấyđểtruyềngiáovàđượcphúctửđạo.
Nhưngnghĩlại,bỏdòngAugustinđãđàotạonênmìnhthìmangtiếnglàvôơn,nênthầyAntônrasứcđuổiýtưởngấyđi.Songcàngxuađuổithìnólạicàngtrởlạimạnhhơn.
Người lo lắng ngày đêm xinChúa soi sáng cho biết thánh ýChúa.Một hômtrong lúcNgườiđangquỳcầunguyện trước tượngchuộc tội,bỗng thấy thánhPhanxicôKhóKhăn,gươngmặtsánglánghiệnđếnbảorằng:
“HỡiAntôn,đừngsợhãilolắngnữa,ChúasaichađếnbáochoconbiếtthánhýNgàimuốnconvàodòngmàNgàiđãtruyềnchochalập.Chasẽlàmchaconvàconsẽlàmconcha”.
ThánhPhanxicôbiếnđirồi,thìthầyAntônmừngrỡhếtsứcvàquyếtđịnhtheoơnthiêntriệumới.Ngàyhômsaulàngàymùng1tháng4,thầyAntôntừtạBềtrênvànhàdòngmàsangtuviệnPhansinhgầnđó,thầyliềnđượcthâunhậnrồimặcáodòngvàđổitênlàANTÔN,vìtrướcđótênngườilàPhê-đi-năng.
CHƯƠNGIII:SỰCHUẨNBỊCHOMỘTSỨMẠNGTÔNGĐỒ
MớivàodòngPhansinhđượcmấytháng,thầyAntônđãtìnhnguyệnđitruyềngiáo ở Bắc Phi, hầu thực hiện lý tưởng của mình. Bạn đồng hành là thầyPhilipphê.Nhưngvừađếnnơi thì thầyAntônngãbệnh,nằm liệt4 tháng trời,chẳnghoạtđộngchiđượcnữa.Khiloanbaó,BềtrêndạyđưathầyvềchữatrịtrongmộttuviệnởBồĐàoNha.
Trênđườngđi,gặpbãotogiólớn,nêntàudạtvàoSicilianướcÝ.Vàtừđó,thầyAntônkhôngvềđếnquêhươngđượcnữa.
TrênđảonàycódòngPhansinhmớithànhlập;cònthiếuthốnnhiềuđiều,nhấtlànướcuống.Đãđàonhiềunơi trongvườnmàvẫnkhông thấycónước, thấyvậythầyAntônliềncầunguyệnmộtlúcrồichỉmộtđịađiểmtrongvườn,tứcthìgặpđượcmạchnướcngọt rất trong.Giếngấynayvẫncònvàngười tagọi làgiếng thánhAntôn.Cũng cònmột quả chuông gọi là chuông thánhAntôn doNgườilưulại:hễgặpphongbasấmsétxuấthiệnthìthỉnhlênđểcầubìnhan.
Ởđódưỡngbệnhđượchơnmột tháng thầyAntôncùngvới thầyPhilipphêđiÁtxidi,cáchđóxakhoảngmườingàyđàngđibộ,đểdựTunghịtoànDòng,dướiquyền chủ tọa củaĐấng sáng lập các bậc đàn anh trong dòng.Nhưng khi bếmạc,bề trênkhôngcắtcử thầyAntôncôngtácnàocả,vì thấyNgườicònquáyếu.
Đangkhi,thầycònđangbơvơ,thìthầyCasianô,BềtrênDòngtạixứPhêlixiagặpthầyAntônhỏi:
-Thầyđãcóbàisaichưa?
-Thưacha,chưa!ThầyAntônđáplại.
-Thầyđãchịuchứclinhmụcchưa?
-Thưacha,đãchịuchứcLinhMụcrồi.
-Thếthầycómuốnđivớitôichăng?
-ThánhýĐứcChúaTrờimuốnchoconđiđâuthìconđiđó.
-Vậythầyhãyđivớitôi.
ThầyAntôn liền đi theoBề trênCasianô về tu viện xứ Phêlixia. Bề trên dạyNgười rửa chénbát, quét nhà, dọnphòngchocác thầy,Ngườivuimừng lắm.Sauđó,đượcbềtrênchấpthuận,Ngườilênhangnúicaomàănchaycầunguyệntrongvòngchíntháng,nhưcácthánhturừngxưa.ĐólàphươngcáchChúadùngđểchuẩnbịchoNgườiraogiảnglờiChúasaunày.
CHƯƠNGIV:NHÀGIẢNGTHUYẾTLỪNGDANH
Trongtruyệncácvĩnhân, ta thườngthấyrằng:xuyênquamộtsựviệcbấtngờmàthiênhạnhậnrathiêntàicủacácvịấy, trườnghợpcủaThánhAntôncũngvậy.
Nămấy,ĐứcGiámmụcthànhPhôli truyềnchứclinhmụcchonhiềutusĩcủahaidòngĐaminhvàPhansinh,cácbềtrênđềuđếndựlễ,trongsốđócóbềtrênCasianômàthầyAntôntháptùng.
Tronglễtruyềnchức,ĐứcGiámmụcvốnquengiảngmộtbàitrọngthể.Nhưnghômấy,Ngàimệtnênnênkhôngthểgiảngđược,vàcólờimờinhờcácbềtrêntrongdònggiảng thay.Cácvịnàyđềuxinkiếu,vì chưachuẩnbị soạnkỹnộidungbàigiảng.
Bấygiờ,BềtrênCasianôchogọithầyAntônvàtruyềnchothầyphảigiảng,thầyAntônvìkhiêmtốnkhôngdámnhậnnhiệmvụnày,vì từ thưởvàodòng, thầychưagiảngbaogiờ.Nhưngvìvânglờibềtrên,thầylêntoàgiảngngay.
ThấyNgườiđứngtrêntoàgiảng,cáctusĩđềuáingạichothầy.Mộtkẻchỉquenquétnhà,dọnrác,rửabátmàdámlêngiảngdạyư?.NhưngkhithầyAntôngiảngthaothaobấttuyệtvềđềtài“ĐứcKitôđãvânglờichođếnchếtvìlòngthươngchúng ta” thìmọi ngườimới rất đỗi ngạc nhiên trước tài hùng biện của thầyAntôn,thầyđưaranhữnglýmạnh,lẽcao,dẫnchứnglờiThánhKinh,lờigiáophụmột cáchmạch lạc, chính xác như thể làmột bậc thầy chuyên về giảngthuyếtxưanayvậy.Giọngthầythìâmvang,lờithầythìsốtsắngthấutậnlòngngườinghe.TừĐứcGiámmụcchođếntoànthểcửtoạđềucảmkích,xúcđộngvà thốt lên rằng: thật từ xưa đến nay chưa được nghe đấng nào giảng hay vàthấmthíađếnnhưthế!
DòngPhansinhvuimừngcómộtnhàhùngbiệnsẽlàmsángdanhChúa.BềtrênCasianôliềnbanbàisaichophépthầyđượcđigiảngkhắpmiềnlâncận.Đồngthời,NgườicũngloanbáochothánhPhanxicôbiếtnữa.
Thánhphụmừnglắm,ngướcmắtlêntrờitạơnChúa:“Chúađãbanchochúngconmộtngườixuất sắc”.Rồingười truyềncho thầyAntônphảidạy thầnhọcchocác tu sĩ trongdòng.Ngườivâng lờidạy thầnhọc trongcác tuviệnPhansinhthuộcnướcÝvànướcPhápcôngviệcrấtthànhcông.
NhưngThiênChúamuốnchọnthầylàmđènsángchothiênhạ,nênchẳngbaolâu,thánhTổphụtruyềnchothầygiảngchokẻtộilỗi,ngườirốiđạo,hốicảiănnăntạicácnướcÝvànướcPháp.Vớisứvụtôngđồấy,thầyđãhoànthànhvớivôvànhiệuquảthiêngliêng,trongvòng10nămtừkhithầymới25tuổichođếnkhithầyquađời.
Bấy lâu trướcđây, thiênhạchưa từng thấycóđấngnàogiảngdạysốtsắngvàlàmnhiềuphéplạchobằng(cólẽchỉcóthánhVinhsơn,haithếkỉsaumớisánhkịp).DanhtiếngthầyAntônvangdồnkhắpmọinơi,aiaicũngháohứcmuốnthấytậnmặt,nhìntậnmắt,nghetậnnơi.Khiđượctinthầyđiđếnđâu,vớingườinôngdânthôndãthìbỏcảvụmùa,côngviệcđồngáng,ngườiởthànhthịthìdùđangbánbuôn,cũngđónghếtcửahàng…đềutuốnđếnđểnghethầygiảngdạy,cókẻđisuốtđêmmàđến.Sốthínhgiảtừmộtvạnđếnbabốnvạnngười,thầygiảngdạyngoàitrời,ởcôngviên,giữaphốxá,chợbúavàcókhingaycảngoàiđồng.
Ngoàitàihùngbiệntựnhiên,dườngnhưthầycòncósựhấpdẫnsiêunhiênnữa.Khithầyđứnggiảng,thìngườitatưởngnhưnghemộtvịthiênthầnđangnóivớimình.Lýlẽmạnh,cunggiọngthiếttha,trầmấm,truyềncảmcủathầylàmchonhiềukẻlòngchaidạđácũngphảimềmra,.Đãbiếtbaokẻtộilỗiănnăntrởvềđàngngay,baokẻrốiđạođượcơntrởlại,baokẻthùđịchđượcthuậnhoàêmấm,ngườibấthạnhđượcđượctrảơn,trảcủa…Chúacũngchothầylàmphéplạnhãntiềnđểkhuấtphụckẻchailòngcứngdạ.
Trải quamười lăm năm lưu thuyết, khắp các vùng hai nướcÝ và Pháp, thầyAntôncùngvớilờigiảng,đãlàmvôvànphéplạđếnnỗingườiđươngthờigọithầylà“ÔngThánhhaylàmphéplạ!”
CHƯƠNGV:NHỮNGKẾTQUẢCỦALỜIGIẢNG
LờigiảngnảylửacủathánhAntôncóphéplạChúađikèm,nênlàmchonhiềukẻbỏđạo,đượcănnăn,ngườilạcđạotrởlạiđườngngay.
1.Cávềnghegiảng.
TạithànhĐiminô,nướcÝ,cónhiềukẻlạcđạo,nhưngkhôngmuốnđinghethầyAntôngiảng,sợkẻophảitrởlạichăng.Mộthôm,doơnChúathúcgiục,thầyrabờbiểngọicáccáđếnnghegiảng,cákéođếnrấtnhiềunhưnglớplangthứtự,nhỏ trước lớn sau. Ngóc đầu lên khỏi mặt nước, chúng đều hướng về thầyAntôn,ngườiliềnbảocárằng:
“Hỡiloàicámú!HãytạơnngợikhenThiênChúa.VìNgàiđãtạodựngnênbay:đãbanbiểncảmênhmôngchobaybơilội,đãkhoéthanghócantoànchobayẩnmình lúcphongbabão táp.Đạihồng thuỷđã tiêudiệt loàingười, loàivật,nhưngChúavẫnbảotồnbay,chobayđượcsống,đượcsinhsảnthêmnhiềuvàbanlươngthựchàngngàychobay.Vìthếhỡiloàicámú!BayphảitạơnThiênChúachẳngcùng”.
KhiđượctincáđếnnghethầyAntôngiảng,thìdânthànhnônứckéora.HọthấykhithầyAntôngiảng,cácấtđầu,hàhơi,vẫyđuôitỏývuisướng,tánthành.Saukhibanphéplànhvàchocágiảitán,thầyAntônquaylạibảokẻrốiđạorằng:
“Anhxemđó!CálàloàivôtrimàcònbiếtnghelờiThiênChúa;màanhemlàloạihữutri,đãđượccứuchuộcbằnggiámáuChúaGiêsu,màchẳngmuốnnghelờiThiênChúa,chẳngmuốnphụngsựkínhmếnNgàihaysao?”.
Từđóvềsau,kẻrốiđạosiêngnăngđếnnghelờithầyAntôngiảng,vàcónhiềungườiquyhồichínhđạo.
2.Thuốcđộchại.
CũngtạithànhĐiminô,cókẻrốiđạomuốnsáthạithầyAntônchobõghét,nómờithầyđếndùngbữavànóbỏthuốcđộcvào.Vốnkhôngquenđiăntạinhàai:nhưnglầnnàythầynhậnlờivàmuốncódịpmàkhuyênrăngiachủ.
Nhưngkhimớingồibànăn thìChúasoi sángchoNgườibiếtmưusâuchướcđộccủanó.Ngườikhiểntráchnórằng:“Anhlàmthếkhôngtốtđâu!Hoặcgiảanhnghĩ: tôichếtđi thìkhôngcòncóaigiảngđạonữachăng?”thấymưusâumìnhbịlộ,anhchủnhàchữathẹnrằng:“TôikhôngdụngtâmgiếtthầynhưngcóýthửxemlờiKinhThánhnóirằng:“kẻtinTadùcóuốngthuốcđộccũngkhônghạigì”cóthậtvậyhaylàkhôngthôi.Nếuthầyăncủađộcnàymàvôsựthìtôisẽtintheođạothầy”.
ThầyAntônliềnlàmdấuthánhgiátrênthựcphẩmrồiănngay,màbằnganvôsự.Kẻrốiđạothấyvậythìtrởlạithật.
3.Ngựađóichêcỏ.
Tại thành Tulu, nước Pháp, thầyAntôn tranh luận với nhóm rối đạo vềmầunhiệmChúaGiêsungựthậttrongThánhThể.Saukhinghethầytrìnhbàynhữngluậncứvữngvàng,thìmộtngườirốiđạonói:
-“ĐãhaylờiChúaGiêsuthìrõrànglắm,songnếuconmắttôikhôngtỏtường,thìtôikhôngtin”.ThầyAntônliềnhỏi:
-Vậyanhmuốntôilàmphéplạnào?
-Tôicómộtconngựa.Ngàythứbốntôisẽdắtrađâycùngmộtbóbỏnon.Cònthầy,thầysẽđưa
ThánhThểratrướcmặtnó.NếunóbỏcỏkhôngănmàquỳlạyThánhThể,thìtôisẽtincóChúaGiêsungựthậttrongđó.
ThầyAntônnhậncuộc,rồiquayvềtuviệnănchay,cầunguyệnbangàybađêm.
Đếnngàyhẹn,từsángsớm,dânchúngđãtuônđếnđầychợ.Ôngchủdắtngựađitrước,đầytớđộicỏtheosau.Đồngthời,thầyAntôncũngkiệuMìnhThánhChúađếnvànóilớn:“Hỡiconvậtvôtri,nhândanhChúaGiêsuđãdựngnênmi,vàđangngựtrướcmặtmi,tatruyềnchomiphảiquỳgốithờlạyChúa,đểthiênhạbiếtrằngvạnvậttrêntrời,dướiđấtphảithờlạyNgài”.
Đangkhithầynói,thìđầytớvânglờichủvộiđemsọtcỏđặtngaytrướcmõmngựa,nhưngnóchẳngthèmđểýtới:chỉvộivàngquỳhaichântrướcxuốngthờ
lạyChúa;dùtênđầytớrasứcấncỏvàomồm,nhưngngựavẫnkhôngthèmăn,cứquỳyênchođếnkhithầyAntônkiệuMìnhThánhChúavềmớiđứnglênăn.Phầnngườirốiđạonóitrêncùngcảdònghọthìđãtrởlạiđạothậtvàsốngđạonêngương.Ông lại cònbỏ tiềncủaxâymộtđền thờ tônkính thánhPhêrô tạithànhTulu,đếnnayhãycòn.
CHƯƠNGVI:CHÚAYÊU,QUỶSỢ
CónhữngsựkiệntỏrathầyAntônđượcThiênChúathươngyêuchừngnàothìmaquỷghenghétchừngấy.
1.ChúaHàiđồnghiệnra.
TrongkhilưuthuyếttrênnướcPháp;mộthômthầytrọđêmtrongphòngvắngvẻcủamộtnhàkia.Bỗngnửađêmphòngthầysángrực.ChủnhàmonmentớixemthìthầyNgườiđangngấttrícầunguyệnvàChúaHàiđồnghiệnđếnngựtrịtrêncánhtayNgườivẻđơnsơ,âuyếmđểchoNgườiẵmbồngvàhônkính.
Rồi chủ nhà nhẹ nhàng rút lui, tưởng thánh nhân không biết.Chẳng dè, sánghômsau,trướckhirađi,Ngườidặnchủnhàkhôngđượctiếtlộviệcấyra.Vângtheolờidặn,ôngấygiữkỹđiềubímật.Đếnkhithánhnhânquađờirồi,ôngmớitỏravinhdanhcủaôngthánh,vìNgườiđãđượcChúaGiêsuyêumếnnhưvậy.
DotíchnàymàtượngthánhAntônthườngcóbồngChúaHàiđồngtrêntay.
2.Quỷquấypháthánhnhân.
ThầyAntônlàmsángdanhThiênChúavàcứuvớtnhiềulinhhồn,nênquỷgiậnghétNgườilắm.ChẳngnhữngnócốsứcngăncảncôngviệccủaNgườimàcótoangiết,hãmhạiNgườinữa.
Mộthôm,ngườivừangảmìnhđượcmộtlát,quỷliềnxôngvàobópcổNgười,chặtđếnnỗi,nếunhưkhôngđượcĐứcMẹcứukịp thời, thìNgườiđã tắt thở.NhưngNgườimaumắnlàmdấuThánhGiátrênmìnhvàđọcthầmtrongtríKinhĐứcMẹmàNgườivốnthuộctừbé,thìquỷbuôngNgườiravàbiếnđi.
Mộtđêmkhác,thầyAntônđangcầunguyệnnơihangđákia,bỗngchốcquỷlấyhìnhhung ác hiện ra, giơ tay lên toanđánh chếtNgười,Người liền đọcKinhĐứcMẹ,thìĐứcMẹhiệnrasángchóitrênđámmây,giữamuônvànthiênthần,quỷtứcthìsợhãitrốnmấtdạng.Vềsau,ngườitaxâymộtbànthờtronghangấyđểtạơnĐứcMẹ,bànthờấyngàynayvẫncònvàngườitanăngđếnkínhviếng.
3.Ơnnóitiêntri.
TạithànhAnisi,nướcPháp,cómộtngườiđànônggiàusang,nhưngbêbốivềđạovợchồng.Mộthôm, thầyAntôngặpôngvànói:“Tôiquýông,vì tôibiếtsaunàyôngsẽsửamình,đitruyềngiáovàđượcphúctửđạonữa”.
Ngườiấynghenóivậythìcúiđầucườirồibỏđi.Chẳngbaolâu,ôngấyđượcơnhốicải:lạinhiệtthànhtheoĐứcGiámMụcGiáoPhậnsanggiảngđạochongườiHồigiáotạiĐấtThánhđượcnhiềuthànhquảvàsaucùngđượcphúctửđạocùngvớiĐấngGiámMụcấy.
CũngtạithànhAnisi,cómộtbàđếnxinlàmphépthai,thầyAntônbảo:“bàhãyvuimừng, conbà sẽ gọi làPhilliphê, sẽ tuDòngPhanSinhvànên cao trọngtrướcmặtChúavìphúctửđạo”.
Mọiviệcxảyrađúngnhưthầybáotrước.NgườiconấyđãlàmlinhmụcPhanSinh,sangĐấtThánhloviệcđạo,chẳngmaybịngườiHồibắtsốngcùngnhómbạnđônglắm.BấygiờquânHồichocácgiáohữuchọnmộttronghaiđiềunày:mộtlàbỏđạomìnhmàtheođạoHồi,hailàbịxửchémtấtcả.ThầyPhilliphêsốtsắngkhuyênanhemthàchếthơnlàbỏđạoĐứcGiêsu.
Vàmọingườicùngvới thầygiữvữngđức tinxưngđạo ra,để lãnh lấynhànhthiêntuếtửđạo.
CHƯƠNGVII:HIẾUTHẢOTRIÂN
ThầyAntônhằnghiếuthảovớichamẹvàđềnđápkẻlàmơnchomình.
1.Cứuchakhỏioankhổ.
TakhôngcótàiliệuđểbiếtcáchNgườihiếuthảothếnàovớichamẹ,màNgườihằngthươngnhớvôcùng;nhưngnóivềchathìcótíchsauđây:
ChaNgườilàôngMatinô,làquảnkhốNhàNướctạikinhthànhLisbon.Ônglàngườicôngminh,chính trực,khônghề tơhàođếncủacảinhàVua,nhưngcótính dễ dãi thương người. Ông chomấy bạn đồng liêu vay tạm của kho, màkhôngbắt làmkhế tự.Đáng lẽ nhữngngười ấy biết ơn ôngmới phải.Nhưngthanôi,đờinàybiếtơnthìhiếmlắm!Họđãkhôngtrảnợ,lạicùngnhautốcáolàphântáncủakho.NhàVuachomởcuộcđiềutra.ÔngMatinôkhaiđúngsựthật,nhưngbanđiềutrakhôngtin,vìkhẩuthuyếtvôbằng.Nênchẳngnhữngphảibồihoàn,màcònbịtùtộinữa.
Đượctinấy,thầyAntôncầuxinChúathươngcứugiúpchamìnhcáchnào.BỗngThiênThầnđemNgườitừnướcÝvềnướcBồĐàoNhatrongnháymắt.NgườivàotoàánnơiđangxửchaNgười.Ngườiliềnnóichocácquanbiếttênnhữngkẻđãvaycủakho,mỗingườilàbaonhiêu,rồichođòichúngđến.
Trướcuyquyềncủathánhnhân,chúngđãthúnhậnmọisựvàchaNgườiđượcminhoan.
Nhưngchưahết,ôngMatinôcòngặpmộtvụkhókhănlớnhơnthếnữa.Sốlàdânthànhđánhnhaulàmchomộtngườimấtmạng.Đểthoáttaythầncônglý,chúnglénchônxácnạnnhânvàovườnnhàôngMatinôvàvuoanchoôngtộigiếtngười.
TòaluậnchoMatinôvàmộttênđầytớcủaôngphảiántù.Bấygiờ,thầyAntônđang ở nướcÝ, đượcThiênThầnmang ngay về thànhLisbon,BồĐàoNha,chínhlúcchaNgườibịđiệurapháptrường.Ngườiliềnbảođưaquantàingườichếtđến,thầysấpmìnhcầunguyệnrồilấygiọngoainghiêmbảokẻchếtrằng:“NhândanhChúaGiêsu, ta truyềnchongươisống lạivànóichomọingườiở
đâyailàngườigiếtngươi”.
Người chết liền sống lại và nói rõ ràng: “Không phải ôngMatinô giết nhưngchínhkẻvukhốngđãgiếttôi”.CácquantòaliềnthảôngMatinôvàngườigiabộcđồngthờilênántùchokẻvucáo.
2.Lyvỡlạilành.
ThầyAntônhayđềnđápchokẻ làmơnchomình.Trênđường từPhápvềÝ,Ngườicùngmộtbạnđồnghànhvàotrọđêmtrongnhàcủamộtbàđạođứcvànghèokhó.Bàchỉmượnhàngxómmộtcáilychohaingười,thếmàtusĩđồnghànhlạiđánhrơivỡnát.Đãvậy,thùngrượuvangdướinhàlạiquênkhóavòilại,chảy tràn lan.Hai taivạmột trật,bàchịukhôngnổi liềnđemtâmsựvới thầyAntôn.Ngườivừacúiđầucầunguyệnthìbàthấycácmảnhvỡđãráplạivàcáilytrởlạinguyênlànhnhưtrước.
Bàliềnnghĩ:“Đấnglàmlyvỡlạilành,ắtcũngcóphéplàmchovòrượuvơilạiđầynhưcũ”.Chonên,bàchạyxuốngnhàxemsao,thìquảnhiênthấyvòrượuđãđầy.Bàliềnchạylênquỳgốitạơnôngthánh.
CHƯƠNGVIII:VỀNHÀCHA
1.Pađua,quêhươngthứhai.
Sinh quán là người thành Lisbon, đáng lẽ gọi Người là Thánh Antôn thànhLisbonmớiphải,tạisaolạigọilàThánhAntônthànhPađua.
Thưa,vìNgườiđãchọnthànhấylàquêhươngthứhai,đãởđólâunămvàquađời,lạicũngantángởđó.Lạivìdânthànhấyngoanđạo,cólòngmạnhtinvàcólòngmộmếnngườidòngPhanSinhrấtđặcbiệt.
Đừngkểlầngiảngtrước,thìnăm1231,làchínhnămNgườiquađời,Ngườiđãgiảngđạiphúcmùachaychohọ,bắtđầu từngàymồng5 tháng2,màNgườigiảnggiảikhéoléo,sốtsắnghơnmọikhi;nêndânthànhsaymê,quênăn,quênngủ,bỏhếtmọiviệc,cửanhà,đểđếnmànghechothỏa.Nhiềugiáodânvùngphụcậncũngkéo tới.Sốngườingheđếnbabốnvạnnêngiảngởngoài côngviênhoặcngoàicánhđồng.Tuyđôngđảonhưvậy,màkhiNgườigiảng,cửtọaim phăng phắc.Mỗi khi Người qua đám đôngmà đến tòa giảng hoặc từ tòagiảngvềthìngườitaxôlấnnhaucốlạigầnđểhônchân,hôntay,hônáo,nênphảicómườingườilựclưỡngđitheođểbảovệ.
2.ĐấngThánhquađời.
Saumấythánggiảngđạiphúcấy,thầyAntôncảmthấyyếumệt,kiệtsứckhácthườngvàbiếtmìnhchẳngcònsốngbaolâunữa.NênNgườiquyếtbỏmọiviệcđểdọnmìnhchếtlành.
Vớihaithầydòngthântín,Ngườilánhvàokhurừnggầnđó,làmbangườibacáichòiđểđọckinh,nguyệnngắm,hãmmình.Trướccáichếtsẽđến,mỗilúcmỗigần,thầyAntônđãkhônglobuồn,lạimongướcđượcthoátlyđểmauđếncùngĐứcKitô.
Đếnngày13 tháng06năm1231,Ngườingồivàobànăn thìngấtđi.ĐếnkhitỉnhlạiNgườibảocácthầy:“Tôichếthômnay.Xinđemngaytôivềtuviện”.Nhưngvừađếncửa thành,Người lạingấtđi,nênphảiđemvàonhà thương tếbầngầnđó,dodòngPhanSinhthiếtlập,điềuhành.Khitỉnhlại,Ngườikhiêmnhườngxưngtội,rướcMìnhChúalàmcủaănđàngvàlĩnhbítíchXứcdầubệnhnhânmộtcáchthậtsốtsắng.Sauđó,Ngườinhưbớtmệt,nênđọchếtkinhĐức
MẹmàNgườiquenđọc từnhỏ.RồiNgườingửamặt lên trời,mắt trừng trừngtrông lên như thể xem thấymột sự lạ.Các thầy hỏiNgười: “Thầy xem sự gìđó?”.Ngườiđáp: “Tôixem thấyChúaGiêsu,Người rahiệubảo tôi đếncùngNgườingay”.
Nóirồi,thầyAntôncườivàtắtthở,phólinhhồntrongtayChúa,trònbamươisáutuổi.
3.Tanglễhaykhảihoàn?
Trongkhinhàdòngchưakịploanbáotinbuồn,thìkhắpthành,trẻnhỏđềukêulên:“ChaAntônđãchết!Ngườivềthiênđàngrồi”.Nghenóithế,đànông,đànbà,giàtrẻ,lớnbé,mọingườitrongthànhchạyđếnnhàthươngđểchiêmngưỡngNgườilầnsauhết.Họkhócrằng:“Ôicharấtthánh!Ngườisaobỏchúngconmồcôivậy”.
NgườitađịnhantángNgườitạituviệncủadòngPhanSinh.Lẽđươngnhiênlàthế,nhưngdânđịaphươngvâyxungquanhbệnhviện,nơiNgườiquađời, lạimuốn an tángNgười trên đất của họ.Suốt ba ngàyhọ cầmkhí giới canhxácchẳngchomangđi.Điềuđìnhmãicũngkhôngổn.Đếnsángngàythứtưthìhọnhượngbộ.
Ngày17tháng6,tức4ngàysaungàythầytạthế,lễantángđượccửhànhlongtrọng,xưanayítcólễtangnàosánhkịp.Cóđủmặtcácđấngvịvọngcủađạovàđời,ngoàidânthànhPaduacònvôvànngườitừxatuốnđếnnữa.
Khicònsống,ThầyAntônlàmnhiềuphéplạ,saukhichết,càngnhiềuphéplạhơn.Đangkhiđưađámthầy,cónhiềubệnhnhânđượckhỏitứcthì.Vàngườitacàngthêmlòngtônkínhvàkhóclócthươngtiếcthầyhơnnữa.
CHƯƠNGIX:HẠNHPHÚCVÀVINHQUANG
1.Lễphongthánh.
ChaAntônquađờichưađượcđầynămthìGiáoHộiđãphongthánhchoNgười.Xưanay,chưatừngthấyđấngnàochóngđượcphongthánhđếnnhưvậy.LàvìthiênhạcoiNgườilàthánhsống,quacácnhânđứcvàphéplạcủaNgười
VậyngàylễChúaThánhThần(tháng5)năm1232,ĐứcGiáoHoàngGrêgoriôXđãlàmlễphongthánhchoNgười tại thànhSpoleta,nướcÝ,mớimườimộttháng, sau ngày Người tạ thế. Đúng vào giờ đó, các chuông nhà thờ thànhLisbonthấytựnhiênđổvanglừng.Ainấyđềuđuanhautrẩyđếnnhàthờxemmàchẳngbiếtlýdogì.ĐếnsaunàymớirõlàđểmừngThánhAntôn
2.ĐềnthánhAntôntạiPadua.
DânthànhPaduavốnkínhmếnvàcậytrôngChaAntôn,vìthếcùngtônNgườilàThánhBảoTrợvàquyếtđịnhxâydựngmộtđềnthờmớirấtđẹpđểtônkínhNgười.Họđikhắpnơiđểtìmthầytài,thợgiỏi,sắmđáquý,gỗtốt,khôngtiếccông,tiếccủa.ĐứcGiáoHoàngthấyvậycũngkêugọisựtiếptaycủathếgiớiCônggiáo.Tínhra,mộtngàntaythợgiỏi,phảimấtđến32nămmớihoànthành.Côngtrìnhthậtnguyngatránglệ,đángxếpvàohàngnhữngnhàthờđẹpnhất,danhtiếngnhấtthờibấygiờ.
Năm1263,trongdịplễthánhnhân,ngườitađưahàicốtThánhAntôntừtuviệnđếnnhà thờmới,dướisựđiềukhiểncủa thánhBonaventura,cũng thuộcdòngPhansinh.Khikhaiquậtlênthìthấydathịtđãtiêutanhết,nhưngriênglưỡithìcònynguyên.ThánhBonaventurahônkính“lưỡiđángkínhtrọng”ấy,rồithốtlên: “Bởi lưỡi thánhnàyđãngợikhenThiênChúavàkhuyêndụnhiềungườingợikhenThiênChúa,nênNgàiđãgìngiữ lưỡinàycònnguyênvẹnchođếnbâygiờ”.
Rồitruyềnđạtcấtlưỡiấyvàomộtbìnhbạcđểtônkínhriêng.
Từ đó khách hành hương từ khắp nơi đến viếng nhà thờ vàmộ thánh để cầunguyệnvàxinơn.TrênmộNgườicóhàngtrămđènthắpnếnsángđêmngày.Vàthánhnhânhằngbanơngiángphúc,chẳngnhữngvềthểxácmànhấtlàvềphầnlinhhồn.ChínhthánhBonaventurađãchứngkiếnvàcangợirằng:
“AimuốnnhờphéplạthìphảichạyđếncùngThánhAntôn.Ngườicứuchữalúcgiannan,giúpđỡkhi túngcực.Hãyhỏidân thànhPadua ,hãyhỏicáckháchhànhhương,họsẽnóilênsựthậtấy”.
3.ĐếnthànhLisbon,nướcBồĐàoNha.
ThànhLisbon là kinh thành nứơcBồ đàoNha và là nơi sinh quán của thánhnhân.Docólòngkínhmến,nênngườitađãcấtmộtnhàthờtolớn,trênnềnnhà,nơiNgườiđãsinhtạiđó.
Nămđócóđộngđấtdữdội,nhàcửathànhLisbonđổxuống,gâythiệtmạngrấtnhiềungười,đồng thờihoảhoạn lan tràn,đốtcháy thiệthạinhiềuvôkể.ĐềnThánhAntôncũngđổ,cũngcháynhưngcóđiềulạlàTượngThánhNhânvàbànthờvẫncòynguyên.
Lạikhiđộngđất,cómộtthanhniênđếnquỳtrướctòaôngthánh,bịbứctườngđáđổxuốngđèlênngườianh.Aicũngtưởnglàanhtađãchết.Aidèngàysau,saukhithudọngạch,đávôivữa,thìthấyanhtangồidướibứctườngđổbìnhanvôsự.Anhtakểrằng:“ChínhôngThánhAntônđãcứuchữavàđưalươngthựcmỗingàychotôi”.
Chẳng riêng gì thủ đômà cả nướcBồĐàoNha đều nhiệt liệt sùng kính ôngthánhđồnghương,nênhằngđượcNgườirataycứuchữa.
4.ĐềnthánhTua,nướcPháp.
DânthànhTuangoanđạo,mạnhtinvàvẫncó lòngsùngkính thánhAntôn, làbổnmạngcủathành.Từsaukhinhậnđượcxươngvàsọđầucủathánhnhân.Sốlànăm1348,cóĐứcHồngY,KhâmSaiToàThánh,điqua thànhnày thìngãbệnhnguycấplắm.SaukhicầuxinThánhBảoTrợthànhnàythìđượckhỏi.Vềsau,nhândịpNgàiđếnthànhPađuachứngkiếnlễcảitángThánhAntôn,thìxinđượcxươngđầucủaNgườimàgởitặngchothànhTuađểđềnơnđápnghĩa.Dânthànhtiếpnhậnđượccủaquýtrọngthìmừnghơnđượcvàng.
Từđó,dânthànhcàngkínhmếncậytrôngthánhnhânhơnnữa.Việclớn,việcnhỏ,phầnxác,phầnhồnhọđềuchạynhờthánhnhân.Vìthế,Ngườithươngyêu,sănsócdânthànhchẳngkémgìdânthànhPađua.Trờihạnhán,kêucầuthìđượcmưa.Đồng lụt lội, kêu cầu thì được tạnhhanh.Làngbêngặpdịch tả chết rất
nhiều,màdânthànhTuacầukhấnThánhAntônthìbằnganvôsự.Biếtbaokẻbệnhhoạnđượckhỏi,ngườitúngcựcđượcgiúpđỡ,kẻmấtcủađượctìmthấy.
Xem thế, đủ biết thiên hạ sùng kính Thánh Antôn và được Người giúp đỡ,thươngyêuđếnchừngnào.
PHẦNTHỨHAI
SỰSÙNGKÍNHTHÁNHANTÔN
Sựsùngkínhcácthánhgồmhaitâmtình:mộtlàtôntrọngsựcaosangcủacácngàinơiThiênChúa,đểđượcơnphúcphầnhồn.
Vìthế,khônglạgìThánhAntônđượcnhiệtliệtsùngkínhngaytừbuổiđầu.VàvìNgườikhôngngừnglàmphéplạ,nênsựsùngkínhkhôngngừngkhuếchtrương.ĐạoChúatruyềnđếnđâuthìThánhAntôncũngtheođó.NgaytạiViệtnam,cácnhàtruyềngiáođầutiênđãgiớithiệuvớichaôngchúngtavàđãđượcơnNgườigiúpđỡphùtrì.
Sauđây,xintrìnhbàymộtsốơnlànhmàsựsùngkínhthánhnhânđãđemđến.
CHƯƠNGI:TOÀKHẤNTẠINHÀBÀLOUISE
Năm1890,tạithànhToulon,nướcPháp,cómộttínnữngoanđạo,vốnsốngđộcthân,tênlàLouise,làmnghềbánhàngtấm.
Vàosángngày12tháng3,bàkhoácửađidựlễ,khivềmởcửakhôngra,bàgọithợsửađếnmở,cũngkhôngmởrađược.Đangkhithợấyvềlấyđồnghềđểcạykhoá,thìbàchủbỗngnhớđếnthánhAntôn,màkhấnrằng:“LạyÔngThánh,xinthươnggiúpconmởđượckhoá,thìconhứasẽlàmphướcchongườinghèo”.
Khithấyngườithợtrởlại,bàbảorằng:“Anhhãykhoanbẻkhoá.TôivừakhấnthánhAntôn!Anhhãylấychìakhoámởthửlầnnữaxemsao!”.Ngườithợlàmtheolờibàchủthìkhoáliềnmởngayđược.Hàngxómtuônđếnxemđônglắm.Ainấyđềubỡngỡvàngợikhenquyềnthếvàlònglànhcủathánhnhân.
Tinấyđồnđếnkhắpthành.BanđầucónămbàquenthuộcđếnnhàbàLouisecầukhấn.Cómộtngườiđượcơnlàchồngsửađổitínhnết,trướcnóngnảy,sautrởnênhiềnhậu,nênbàsắmtượngThánhAntônđemtặngbàLouise.Bàliềnlậpbànthờkínhôngthánhtạinhàmình,đêmngàytrưnghoa,đènnếnsốtsăng
Từđó,ngườingườiđếncầukhẩnhàngngàycàngthêmđông.Mớiđầucònthưathớt, nhưng từđó trởđi, từ sángđến tối, kháchhànhhương tấpnậpkéođến,trongđócócảtusĩ,linhmụcvàhànggiámmục.Thỉnhthoảngcókẻtòmòđếnquansátxemthựchưthếnàonhưngcũngkhôngthấycógìgiảdối.
NhiềunơicũngnoigươngbàLouisemàlậpđàithánhAntôntrongnhàthờhoặctuviện.VìthêsựsùngkínhThánhAntônlanrarấtmau,rấtrộng,nhấtlàtrongnướcPhápvànướcBỉ.
CHƯƠNGII:VỀƠNPHẦNHỒN
Chươngsauđâydànhđểkểlạimộtsốơnđãđược,dolờiThánhAntônchuyểncầu.HoặccóaihỏingườitathườngxinnơiThánhAntônnhữngơnnào?Thìxinthưarằng:hếtmọiơn,chẳngkểlớnhaynhỏ,phầnxáchayphầnhồn.Nhưngtrênthựctế,họxinơnphầnxácnhiềuhơn.Làvìđờisốngconngườiluônluôngặpnhiềukhókhănthiếuthốn,cũnglàvìtâmlýloàingườiưathíchlợilộcvậtchấtđờinàyhơnlàphúcthiêngliêngđờisau.
Vềphầnhồn,ngườitaxinchomìnhhoặcchokẻkhácơnxalánhtộilỗi,ơnchừacảinếtxấu, tínhhưnhư: cờbạc, rươuchè,hút sách, rắc rối chồngvợ;ơn sốtsắng trongviệcđạo,bềnđỗ làmviệc lành;ơnnhậnbiếtvà theođuổiơn thiêntriệulàmtôiChúa,saulàơnchếtlành.
MộtcôviếtchobàLouisecoibànthờthánhAntônrằng:“Chatôikhôđạo,cứnglòng, ai khuyên cũngchẳngđộng.Tôi liềnkêukhấnThánhAntôn, thì nayđãxưngtộivàrướclễngàyĐứcMẹVôNhiễmrồi.XinhếtlòngtạơnôngThánhAntôn.
MộtbàmẹviếtchobàLouiserằng:“Tôichỉcómộtđứacon traihư thânmấtnết, chẳngđọckinhxem lễbaogiờ.Naynóđãxưng tội, rước lễ lànhờcôngnghiệpcủaThánhAntôn,màtôiđãkêuvan”.
NgườiđànôngviếtchobàLouiserằng:“Tôicómộtanhbạnchíthânbịbệnhrấtnặng.Anhtavốnkhókhăn,bỏbêviệcđạođãlâu.Naythấybệnhtậtngặtnghèo,khólòngquakhỏi,chúngtôikhuyênanhhãynênloviệclinhhồnmình.Nhưnganhbỏngoài tai.Thấyvậy, chúng tôi đọckinhThánhAntôn, thì anh ta độnglòng,xinxưngtội,rướclễvàđãquađờitốtlành”.
Mộtthưkhácviết:“Mẹtôibệnhnặng,bấttỉnhđãhaingàychẳngxưngtộiđược.TôiđãkêuvanThánhAntôn,thìmẹtôiđãtỉnhlạimộthồi,cũngđượcchịucácphépđạosốtsắng,rồimớichếtlành”.ƠnđượcgọilàmtôiChúalàơnrấttrọngđại.Nhưngtrênđườngthựchiệnơnấycũngchẳngítkhókhăn.ThánhAntônluônrataygiúpđỡtronglãnhvựcnày.
Thiếunữkiaướcaovàotuviện,nhưngvìnhàgiàucó,lạilàconmộtnênmẹchachẳngmuốn,mặcdầucôđãnàivan tha thiết.Chẳngbiết làm thếnàonữa,côchạyđếnkêucầuthánhAntônvàkhấnlàmphúcchokẻnghèo.
Mớiđượcmấyngàythìchamẹđổiý,chẳngnhữngsẵnsàngđưaconvàodòngtumàcònđếnđềnthánhtạiToulonđểtạơnthánhnhân,cùngnộpmộtsốtiềnmàconmìnhđãkhấnhứa.
Mộtlinhmụckiamuốnvàomộtdòngnhặtnhiệm,songlạihayđauyếubệnhtật,khôngcòn trônggiữ luậtdòngđược,nênBề trênkhôngnhận.ThầychạyđếnkêucầuThánhAntôn,hếttuầncửunhậtthìthấymìnhkhỏibệnhvàđượcnhậnvào dòng. Trước khi nhận tu viện, linhmục ấy không quên đến tạ ơn ThánhAntôntạinhàbàLouise.
CHƯƠNGIII:VỀƠNKHỎIBỆNH
Từphầnnàytrởđi,xinkểlạimộtsốơnphầnxácmàThánhAntônđãcầuthaynguyệngiúpchongườita.
Trongcácơnphầnxácấy,cólẽơnkhỏibệnhlànhiềuhơncả.Bệnhlàtaihọachung cho cả loài người.Ai ai cũng đềumắc bệnh, chẳng ít thì nhiều, chẳngnặng thìnhẹ…Cóngườimangnhiều thứbệnhcùngmột lúc.Bệnh làcáikhổdaydứtkhóchịu,aiaicũngcầumongchogặpthầygặpthuốc,mauqua,chóngkhỏi. Trong khi tìm thầy chạy thuốc, nhiều người lấy lòng tin mà cầu khấnThánhAntônchữavàđãđượcchữakhỏi cácbệnh tật.Sauđây làmột ít điểntích:
MộtngườiviếtchobàLouise rằng:“Vợtôiphảibệnhnặng,cácysĩđềuchê.Maykhiấy, tôixem truyệnThánhAntôn thấyNgườihaycứuchữabệnhnạn.Tôi liềnkêukhấnNgừơivàđượcNgườibanơn.Banđầuvợ tôi thấybớt, saudầndầnkhỏihẳn.TôihếtlòngđộiơnthánhAntôn”.
BàBềtrêndòngnữkiaviếtchobàLouisenhưsau:“Tôimắcbệnhđaumắt,đãdùngnhiều thuốcmàchẳng thấyđỡ,mỗingàymỗinhoà thêm,đếnnỗi tưởngmìnhsẽmù.KhiấytôikêukhấnThánhAntôn,thìnaytôiđãkhỏi”.
Mộtbức thưgửivềĐềnThánhAntôn tạiParisnhư sau: “Tôiphải chứng thổhuyếtnặnglắm.Cácthầythuốcysĩđềuchê.Tôithấychẳngcòntrôngcậygìvềphíaloàingười,thìtôingửamặtlêntrờikêukhấnthánhnhân.Lạthay!Bệnhtôinặngnhưthế,màthánhnhânđãchữatôinhưkhông.Đãbốnnămthángnay,tôiđãkhỏihẳn,chẳnghohắnggìnữa.XinhếtlòngđộiơnThánhAntôn”.
Mộttíchkhác:“Tôimắcphảichứngnhứcđầuđãba,bốnnăm.Mộttuầnlễ,tôiphảikhổmộtngàymộtđêm,nhưbúabổvàođầu.Tôiđãdùngđủthứthuốcmàchẳnghềbớt.NhưngnghekểvềnhữngphéplạthánhAntônđãlàm,chữabệnhtậtngườita,tôiđemlòngtrôngcậymàkêuvanNgười,Ngườicũngthươngtôinữa.Quảnhiên,tôiđãđượcnhậnlờivàtừnửanămnay,tôikhôngthấynhứcđầunữa”.
Mộttíchnữakểrằng:“Contôicóchứngđaubụng.Mỗithángnóđaumộthai
lần,cókhiđếnbalần.Màmỗi lầnđaukhốnnạnnhưđứtruộtravậy.Tôi làmtuầnchínngàykhấnThánhAntônthìnaycontôiđãkhỏi.Tôixinhếtlòngcảmtạ”.
Tíchkẻsốnglại
Năm1214,ThánhAntônđangraogiảng thìngười tađemmột thanhniênmớichếtvàonhàthờ.Bàmẹcùnganhchịemkhóclócthảmlắm.Thánhnhâncũngđộng lòng thương.Người tạmngừnggiảng, đếnbênxác chết, nói lớn: “NhândanhChúaGiêsu, ta truyền chongười trỗi dậy”.Tức thì chàng ta sống lại vàđứnglên.
Ainấyđềungẩnngười,sợhãivàngợikhenThiênChúa.YnhưtíchchàngtraithànhNaimvậy.
Ngàykia,ThánhAntôncùngcácthầykhácđangvấtvảchuyểnvậtliệuđểxâynhàdòng,thìgặpmộtônglãovàđứaconđánhxeđiqua.Ngườimuốnmượnxechởmấychuyến,nhưngônglãonóidốilàxeđangchởngườichết,khônghoãnđược.ThánhAntônlàmthinhkhôngnóigì.Lãogiàtrongbụngmừnglắm,vìđãđánhlừađượcôngthánh.Nhưngquađóônglãođánhthứcđứacontrênxe,thìthanôi,conđãchếtthậtrồi!”
Lão liền chạy đến thánh nhân, xin người thương xót. Người giơ tay làm dấuThánhGiáthìconônglãoliềnsốnglại.
CHƯƠNGIV:VỀƠNĐƯỢCCỦAĐÃMẤT
Theoquanniệmbìnhdân,nétđặctrưngcủathánhAntônlà“làmchokẻmấtcủalạitìmthấy”.Sựtintưởngấybắtnguồntừtíchsauđây:
KhithánhAntônởmộttuviệnkiathìcómộttậpsinhtoanhồitục,banđêmlấytrộmcuốnsáchcóchépcácbàigiảngcủaNgườimàtrốnđi.Sángra,Ngườithấymấtsáchấy,Ngườitiếclắm,liềnquỳgốicầuxinChúacholấylạiđược.vàChúađãnhậmlờithánhnhân.
Số làkhianh tập sinhđiđếngiữacâycầubắcquaconsông,nướcsôngchảyxiết,thìcómộthìnhngườitolớnhiệnranóirằng:“MàyphảitrởlạituviệntrảsáchchothầyAntônngay,bằngkhôngtaosẽgiếtbỏxácmàyxuốngsôngnày!”
Anhtaquásợhãi,nhưngvẫndodự,thìhìnhngườitolớnấytrởnêntolớnvàgớmghiếcgấpđôi,làmanhtathêmvôcùngsợhãikhiếpvía,vộivãtrởlạituviệnmàtrảlạicuốnsáchấyvàthútộivớithầyAntôn,saukhiđãthuậtlạinhữngchuyệnvừamớixẩyra.
Từxưatớinay,nhiềungườimấtcủacải,đồvậtkêucầuthánhnhânthìđềuđượcthỏamãnýnguyện,cómấytíchsau:
“SángChúanhậtnọ,cảgiađìnhôngGioankhóacửađilễ,khivềđếnnhà,thìhỡiôi,thấycửarảđãbểtan,đồđạc,tiềnbạcđãmấthết!Suốtngàyấy,ôngchạykhắpchốn,săntìmtungtíchkẻtrộm,nhưngđềuvôtămtích.Đêmấy,ôngtiếccủavàbuồnbãlắm,khôngsaongủđược,đếnchừngnửađêm,ôngsựcnhớđếnthánhAntônvàkêukhấnđếnNgười.
Sánghômsau,ôngđếnquantuầnthành,cóýbáocáosựviệc.Khôngngờ,nghexongquanliềnnói:“nửađêmvềsánghômnay,cảnhvệđãbắtđượcmộttênăntrộmvácmộtbaoto,mởrathấynhiềuđồdùngquýgiá.Ôngthửđếnxemsa?”.ÔngGioan liềnxemvàquả thậtôngnhận rađúngđó làđồcủamìnhđãmất.Ôngmừngrỡcámơnquantuầnvànhậntấtcảtàisảnmangvềnhà.Trênđườngvềnhà,ôngnhớrakẻtrộmbịbắt,theonhưquantuầnvừanóivàođúnggiờôngkêucầuđếnthánhAntôn”.
“Bàkiamấtmộtsốtiềnlớnbằngbạcgiấy,tìmmãikhôngra.Sauđóhaitháng,bàkêukhấnthánhAntônmộttuầnchínngày,cóxưngtộirướclễ,Ngàythứ9,đilễvềgầntớinhàthìthấymộtcáibaonằmởbênlềđường.Bàtrôngquarồibỏđi,nhưngnghĩngợithếnào,bàtrởlại,nhặtlên,mởraxemthìrõràngđúngvớisốtiềncủamình,chỉthiếucóhaitrăm.
Ngàyhômsau,cómộtngườibạnthânđếnthútội,xinlỗivàhứasẽtrảlạisốtiềncònthiếulàhaitrămchobà.”
“Tôimấtsốbạcrấtlớn,támthángtìmkhôngra.Nghelờibèbạnmáchbảo,tôicầukhấnthánhAntôn,thìkẻtrộmkínđáonémsốbạcquacửasổtrảlạitôi,tôitinlàthánhnhângiụclòngnó.”
“Cóngườinợtôimộtsốtiềnbảytrăm,đòimãikhôngchịutrả,vìkhôngcógiấytờ gì minh chứng. Tôi tưởng nghĩ chắc làmất luôn. Nay tôi kêu khấn thánhAntôn,thìNgườimởlòngchoanhtathanhtoánhết,lấyđượccủamàkhôngmấtlòng,tôixinđộiơnthánhAntôn.”
Tíchlạccon:“Tôicóđứaconlên8,hằngngàynóvẫnđichơivớicáctrẻemlốixóm,trưahômấy,khôngthấynóvềăncơmnhưthườngngày.Tôilolắngbuồnbã,chongườilùngsụckhắpnơixagần,trongvònghaithángmàvẫnbặtvôâmtín.TôisựcnhớđếnôngthánhAntônvàcầukhấnđếnNgười.Chưahếtmộttuầnlễ,bỗngthấynóvềvànóirằngcóngườibắtnóđểlàmconnuôi,nhưngnótrốnđược.Tôi tin thật thánhAntôn đã đưa nó về, nên tôi nhớ ơn thánh nhânmãimãi.”
“Khoảngnăm1980,đềnthánhAntônởChíHoàmấtmộtlưhươngbằngđồng.MấyôngchứcviệckêukhấnthánhAntôn,rồiđikhắpnơilùngsục,liềnthấybàybánởchợđồđồngvàchỉphảichuộclạibằngmộttiềnnhonhỏ.
Cònnhiềutíchmấtảnhvàng,chuỗibạc,mấtgiấytờ,súcvật,bòngựa..vàđượcthấy.Khôngkểnữakẻodài.
CHƯƠNGV:VỀNHỮNGƠNCỨUGIÚPNGƯỜIKHÁC
Ngoàiơnchữakhỏibệnh,ơntìmthấycủađãnóiởphầntrên,thánhAntôncònrộngtaycứugiúpchomọitrườnghợp,nhưhọchành,thicử,côngănviệclàm,taiquanạnkhỏi,túngthiếungặtnghèo.
Sauđâylàmấytíchđiểnhìnhvềcácơnấy.
CónhiềuhọctrònhờôngthánhAntônmàhọchànhtiếntớiđỗcáckỳthi,đãviếtthưcámơngởivềĐềnthánhtạiParis.
Một gia đình tạ ơn như sau: “Vợ chồng tôi đã cầu xin thánhAntôn giáo dụctrongcôngviệc làmăn, thì thángvừa rồi, thấyphátđạt hơnnhiều.Chúng tôikhôngbiếtlàmthếnàomàtạơnôngthánh.Vậyxingởiđếnmộtbóhoatươi”.
BàLouiskểrằng:“Nhómthuyềnchài thànhToulon từkhichạyđếnkêukhấnthánhAntônthìlàmănkháhơnnhiều”.
“Nhữngnăm trước, nhà tôi làmăn thất bát, người trongnhà lại đauốm luôn.Song từ khi tôi trông cậy chạy đến thánhAntôn, thì làm ăn thịnh lợi vàmọingườiđượckhoẻmạnh”.
“Miềnchúngtôibịdịchtrâubò,thiệthạinhiềulắm.Cónhàchếtmộtcon,cónhàchếthaibacon.ThếmànhờơnthánhAntôn,nhàtôikhôngmấtconnàocả”.
“Tôi là giáoviênnghèo sốngbằngnghềdạyhọc tại tư gia.Đầunămnay, tôikhôngtìmđượcchỗdạy,nêntúngthiếulắm,tôiđãđếnkêukhấnthánhAntôn,thìđếnđầuthángba,cónhàđếnkêutôidạychohọ”.
“Tôiởnhà thuê.Hếthạnkhông tiềnđể trả.Chủnhàdọađuổi.Tôiđivayđâucũng không ra. Sau cùng,tôi kêu khấn thánhAntônmới được hai ngày thì cóngườichovaymàkhônglấylãi”.
“ỞthànhToulon,cómộtngườimởcửahàngbáncơm.Mớiđầuthìđôngkháchlắm,nhưngvềsauvắngdần.Giađìnhlâmcảnhthiếuăn.BỗngmộthômbàtađếnĐềnthánhAntôntạinhàbàLouisemàcầukhấn.Cầunguyệnrồi,bàravề,nửađườnggặpconđitớiđónvàbảo:“Mẹvềgấp,nhàđầykháchrồi”
Từbấy giờ, quán bà đôngkhách.Thỉnh thoảng có khi khách thưa, bà lại kêuthánhnhân,thìkháchlạikéođến.”
TíchtrênđâydochínhbàLouisekểlại.
CHƯƠNGVI:VỀCÁCHSÙNGBÁITHÁNHANTÔN
TrướchếtphảinăngđọctruyệnthánhAntôn,suygẫmvềtínhhạnhcủaNgười,hầunhậnthứcđượcsựthanhcao,lòngnhânhậuvôhạncủaNgười,đểthêmlòngkínhmến,cậytrôngmàcầuxin,kêuvanvớiNgườichosốtsắng.
Khilàmtuầncửunhật,nhấtlàdịplễkínhNgười,càngnênđọchạnhNgườihơnnữa.Tậpnhỏnàybiênsoạnnhằmmụcđíchấy.
VềviệclàmthìngoàiviệcđọckinhthánhAntôn,cònthêmlàmviệcphúcbốthícủacảichongườinghèokhónữa.
Hàngngày,nhất làkhicầnthiết, tacó thểđọccáckinhLạyCha,KínhMừng,SángDanhrồithêmcâu:LạythánhAntônxincầuchochúngtôi.
Hàngtuần,ngườitaquendùngngàythứbađểkínhNgười,cũngnhưngàythứtưkínhthánhGiusevậy.Ngàyđótacóthểlàmthêmviệclàmnhưthamdựthánhlễ,làmviệcbácái,tôngđồ.
Hàngnăm,hãymừng lễ thánhAntôn (13/6) cho thật trọng thể.Nhớ làm tuầncửunhậttrướclễ.ĐốivớinhữngaicólòngsùngkínhNgườiđặcbiệtthìcóthểcoithángnàylàthángthánhAntôn.
Về thứ tựcáckinh trong tuầnba, tuầnbãy, tuầnchín,có thểđọc lần lượtnhưsau:
1. LạyCha,KínhMừng,SángDanh(3hoặc7lần)
2. KinhthánhAntôn.
Mẫu1:
LạyơnThánhAntôn,xưađãchêbỏthếgiancùngvớisựthuộcvềnó,chonên
đượcnhậncùngcảnhiềutíchnhiềucủathiêngliêng,lờinóiviệclàmởtrênđời.
ChúngconxinôngThánhAntôncầuchochúngcon.
ĐángchịulấynhữngsựChúaKitôđãhứa.
ChúngconnàixinĐứcChúaTrờilàmchoHộithánhđượcvuimừngtrongngàylễÔngThánhAntôn, thì chúng con xinĐứcChúaTrời ban sứcmạnh thiêngliêng, chochúngconđược lòngkínhmến thờphượngĐứcChúaTrời cho sốtsắng: cho chúng con đáng hưởng phúc vô cùng đời sau.VìĐứcChúaGiêsuKitô,Chúachúngcon.Amen.
Mẫu2:
LạyơnÔngThánhAntônlàThánhCả,làcharấtnhânlành,đãđượcphépriêngĐứcChúaTrờibancho,đểgiúpngườitatìmthấynhữngcủađãmất.
Xinthươnggiúpchúngconthấycủađangtìmbâygiờ.CònlạixinNgườibầucửchoconđượctinchovững,đượctheothánhýĐứcChúaTrờichotrọn,đượcthậtlòng chê bỏ những sự vui hèn thế gian,màmộtmến những sự thật trên trời.Amen.
Mấykinhcầutuỳnghisửdụng
-ÔngthánhAntôncứuchữakẻcótội./Cầuchochúngcon.
-ÔngthánhAntônanủikẻâulo./Cầuchochúngcon.
-ÔngthánhAntônhaychữakẻliệtlào./Cầuchochúngcon.
-ÔngthánhAntônchokẻmùđượcsáng./Cầuchochúngcon.
-ÔngthánhAntônchokẻquèđượcđi./Cầuchochúngcon.
-ÔngthánhAntônchokẻchếtsốnglại./Cầuchochúngcon.
-ÔngthánhAntônchokẻmấtcủatìmthấy./Cầuchochúngcon.