thánh antôn paduathầy chăm học lắm. dù đêm, dù ngày, thầy không rời sách vở....

33

Upload: others

Post on 25-Dec-2019

1 views

Category:

Documents


0 download

TRANSCRIPT

Page 1: Thánh Antôn PaduaThầy chăm học lắm. Dù đêm, dù ngày, thầy không rời sách vở. Tuy nhiên, thầy lấy việc đi đàng nhân đức làm trọng hơn, để
Page 2: Thánh Antôn PaduaThầy chăm học lắm. Dù đêm, dù ngày, thầy không rời sách vở. Tuy nhiên, thầy lấy việc đi đàng nhân đức làm trọng hơn, để

THÁNHANTÔNPADUA

Page 3: Thánh Antôn PaduaThầy chăm học lắm. Dù đêm, dù ngày, thầy không rời sách vở. Tuy nhiên, thầy lấy việc đi đàng nhân đức làm trọng hơn, để

PHẦNTHỨNHẤTCUỘCĐỜILẠLÙNGCỦATHÁNHANTÔN

CHƯƠNGI:THỜITHƠẤU

Anônsinhvàotháng8năm1195tạiLisbon,kinhđônướcBồđàoNha.ChalàMatinô,mẹlàTêrêsa.Haiôngbàthuộchàngquýtộc,đầylòngmộđạovàkínhmếnĐứcMẹcáchriêng.

KhiAntônvừabậpbẹ,mẹđãdạychocậukêucầu thánhdanhChúaGiêsuvàMẹMaria,cùngdạychomộtkinhĐứcMẹmàAntônhằngnhớtrọnđời.

Từ tấmbé,Antônđã tỏ rahiền lành,không thườngchạychơivới trẻ lâncận,Cậuchỉởnhàvớimẹhoặctheomẹđinhàthờ.KhiquỳtrướcbànthờĐứcMẹthìcậucũngchắptay,quỳgối,chămchúnhưngườilớnvậy.Khivừađếntuổikhônlớn,thìAntôntheoơnChúaThánhThần,đãkhấngiữmìnhtrinhkhiếttrọnđờitheogươngĐứcMẹ.Vìlòngbácáinêncậurấtvuisướngkhiđượcchamẹgiaotiền,giúpngườinghèo.

Antônđược10tuổithìchamẹNgàigửihọctrongnhàChasởgầnđó,ởchungcùngvớimộtsốthiếunhikhác,nhưngAntôntrổihơncácbạnvềhọchành,nếtna và đạo đức.Nhất là cậumộmến việc phụng vụ, cậu giúp lễ, xông hươngnghiêm trang, sốt sắng như thiên thần vậy.Vì thế, cậu được thầy thương bạnmến.

Maquỷthầyvậythìcămtức,toanhãmhạicậu.Mộthôm,cậuđangcầunguyệntrênbậcđábànthờĐứcMẹnhưthườnglệ,bỗngquỷlấyhìnhgớmghênhẩylênvaitoanbópcổ,Antônmuốnkêudanhthánh:GiêsuMariamàkhôngkêuđược,cậuliềnlấyngóntayvẽdấuThánhgiávàobậcđá.Quỷthấyvậythìrútlui.LạlùngthaylàdấuThánhgiáấyănsâuvàođá,đếnnayvẫncòn.Vàkháchhànhhươnghằngnămđuanhauđếntônkính.

Page 4: Thánh Antôn PaduaThầy chăm học lắm. Dù đêm, dù ngày, thầy không rời sách vở. Tuy nhiên, thầy lấy việc đi đàng nhân đức làm trọng hơn, để

CHƯƠNGII:ANTÔNVÀODÒNGVÀLÀMLINHMỤC

Nămmười lăm tuổi,Antôn tỏ ýmuốndângmìnhvàomột tu hội, để tận tìnhphụngsựChúa.Chamẹ,bàcon,bạnhữuđềungăncảnvìcậulàtrưởngnam,cầnởđờiđểnốidõitôngđường.KẻthìkhuyênlàhãygiãnramộtthờigianđểbiếtrõthánhýChúahơn,kẻthìchêcườilàdạidột,bỏtiềntàidanhvọngmàtheođườngkháckhổvôdanh.

NhưngAntôncoiphúquývinhhoanhưphânbónvàcậuquyếtchíchọnphầnlàdângmìnhphụngthờChúatrọnđời.

Vàthếlàmộtsớmkia,AntôntrốnnhàđếntuviệnAugustingầnđó,xinvàotu.BềtrênxemdanhtínhNgườithìsẵnlòngtiếpnhận.Biếtvậy,Antônvuisướngdườngnào!

Chẳngbaolâuthầyđãquennếpsốngnhàdòngvàtrởnênkhiêmnhường,phụctòng,chămchỉchẳngkémgìcácthầykỳcựukhác.

Thầycótríthôngminhphithường,hiểuthấunhữnglẽcaosiêu,nhớdainhữngđiềuđãhọcchỉmộtlần.Thầychămhọclắm.Dùđêm,dùngày,thầykhôngrờisáchvở.

Tuy nhiên, thầy lấy việc đi đàng nhân đức làm trọng hơn, để tập đức khiêmnhường, lấyviệchènnhưlàmbếp,quétnhà .. thầyđềutranhlàmhết.Vì lòngbácái,thầyxinđượcchămsócanhembênhtật.

CólầnChúachothầylấyáocủathầykhoácáochobệnhnhânthìngườiấyliềnkhỏi.

Nămthầyhaimươilămtuổi,nghĩalàgầnmườinămtutrì,thầyđãvânglờibềtrênmàthụphonglinhmục.

ĐangsốngtrongdòngthánhAugustin,thìxẩyravàibiếncốlàmchothầyAntônmuốnthayđổidòngtu.SốlàtuviệnAugustincóthônglệbốthítiền,gạochongườiđếnxinmỗituầnmộtlầnvàongàythứtư.MộthômthầyAntônthấyhaitusĩPhansinhmặcáovảithô,sắcmặtvàngvõ,lưngđeobịđếnănxinthìthầyAntônđộnglòngtônkínhmếncácthầyấylắm,màcholàkẻcóphước,vìđãbắtchướcđứckhónghèocủaChúaGiêsucáchtrọnvẹn.

Page 5: Thánh Antôn PaduaThầy chăm học lắm. Dù đêm, dù ngày, thầy không rời sách vở. Tuy nhiên, thầy lấy việc đi đàng nhân đức làm trọng hơn, để

Cũngđộấy,cócuộcrướcxácnămvịthánhtửđạo,đềulàthánhtusĩPhansinhtừBắcPhivềnướcBồđàoNha.Cuộckhảihoànấythậtlinhđìnhvàtrangtrọng,nhấtlàcónhiềukẻốmđau,bệnhtậtlâudài,đềunhờơncácđấngấymàlàmcholành.SựkiệnnaylàmchothầyAntôncàngtrọngmếndòngPhansinhvàướcaođượcgianhậpdòngấyđểtruyềngiáovàđượcphúctửđạo.

Nhưngnghĩlại,bỏdòngAugustinđãđàotạonênmìnhthìmangtiếnglàvôơn,nênthầyAntônrasứcđuổiýtưởngấyđi.Songcàngxuađuổithìnólạicàngtrởlạimạnhhơn.

Người lo lắng ngày đêm xinChúa soi sáng cho biết thánh ýChúa.Một hômtrong lúcNgườiđangquỳcầunguyện trước tượngchuộc tội,bỗng thấy thánhPhanxicôKhóKhăn,gươngmặtsánglánghiệnđếnbảorằng:

“HỡiAntôn,đừngsợhãilolắngnữa,ChúasaichađếnbáochoconbiếtthánhýNgàimuốnconvàodòngmàNgàiđãtruyềnchochalập.Chasẽlàmchaconvàconsẽlàmconcha”.

ThánhPhanxicôbiếnđirồi,thìthầyAntônmừngrỡhếtsứcvàquyếtđịnhtheoơnthiêntriệumới.Ngàyhômsaulàngàymùng1tháng4,thầyAntôntừtạBềtrênvànhàdòngmàsangtuviệnPhansinhgầnđó,thầyliềnđượcthâunhậnrồimặcáodòngvàđổitênlàANTÔN,vìtrướcđótênngườilàPhê-đi-năng.

Page 6: Thánh Antôn PaduaThầy chăm học lắm. Dù đêm, dù ngày, thầy không rời sách vở. Tuy nhiên, thầy lấy việc đi đàng nhân đức làm trọng hơn, để

CHƯƠNGIII:SỰCHUẨNBỊCHOMỘTSỨMẠNGTÔNGĐỒ

MớivàodòngPhansinhđượcmấytháng,thầyAntônđãtìnhnguyệnđitruyềngiáo ở Bắc Phi, hầu thực hiện lý tưởng của mình. Bạn đồng hành là thầyPhilipphê.Nhưngvừađếnnơi thì thầyAntônngãbệnh,nằm liệt4 tháng trời,chẳnghoạtđộngchiđượcnữa.Khiloanbaó,BềtrêndạyđưathầyvềchữatrịtrongmộttuviệnởBồĐàoNha.

Trênđườngđi,gặpbãotogiólớn,nêntàudạtvàoSicilianướcÝ.Vàtừđó,thầyAntônkhôngvềđếnquêhươngđượcnữa.

TrênđảonàycódòngPhansinhmớithànhlập;cònthiếuthốnnhiềuđiều,nhấtlànướcuống.Đãđàonhiềunơi trongvườnmàvẫnkhông thấycónước, thấyvậythầyAntônliềncầunguyệnmộtlúcrồichỉmộtđịađiểmtrongvườn,tứcthìgặpđượcmạchnướcngọt rất trong.Giếngấynayvẫncònvàngười tagọi làgiếng thánhAntôn.Cũng cònmột quả chuông gọi là chuông thánhAntôn doNgườilưulại:hễgặpphongbasấmsétxuấthiệnthìthỉnhlênđểcầubìnhan.

Ởđódưỡngbệnhđượchơnmột tháng thầyAntôncùngvới thầyPhilipphêđiÁtxidi,cáchđóxakhoảngmườingàyđàngđibộ,đểdựTunghịtoànDòng,dướiquyền chủ tọa củaĐấng sáng lập các bậc đàn anh trong dòng.Nhưng khi bếmạc,bề trênkhôngcắtcử thầyAntôncôngtácnàocả,vì thấyNgườicònquáyếu.

Đangkhi,thầycònđangbơvơ,thìthầyCasianô,BềtrênDòngtạixứPhêlixiagặpthầyAntônhỏi:

-Thầyđãcóbàisaichưa?

-Thưacha,chưa!ThầyAntônđáplại.

-Thầyđãchịuchứclinhmụcchưa?

-Thưacha,đãchịuchứcLinhMụcrồi.

-Thếthầycómuốnđivớitôichăng?

-ThánhýĐứcChúaTrờimuốnchoconđiđâuthìconđiđó.

Page 7: Thánh Antôn PaduaThầy chăm học lắm. Dù đêm, dù ngày, thầy không rời sách vở. Tuy nhiên, thầy lấy việc đi đàng nhân đức làm trọng hơn, để

-Vậythầyhãyđivớitôi.

ThầyAntôn liền đi theoBề trênCasianô về tu viện xứ Phêlixia. Bề trên dạyNgười rửa chénbát, quét nhà, dọnphòngchocác thầy,Ngườivuimừng lắm.Sauđó,đượcbềtrênchấpthuận,Ngườilênhangnúicaomàănchaycầunguyệntrongvòngchíntháng,nhưcácthánhturừngxưa.ĐólàphươngcáchChúadùngđểchuẩnbịchoNgườiraogiảnglờiChúasaunày.

Page 8: Thánh Antôn PaduaThầy chăm học lắm. Dù đêm, dù ngày, thầy không rời sách vở. Tuy nhiên, thầy lấy việc đi đàng nhân đức làm trọng hơn, để

CHƯƠNGIV:NHÀGIẢNGTHUYẾTLỪNGDANH

Trongtruyệncácvĩnhân, ta thườngthấyrằng:xuyênquamộtsựviệcbấtngờmàthiênhạnhậnrathiêntàicủacácvịấy, trườnghợpcủaThánhAntôncũngvậy.

Nămấy,ĐứcGiámmụcthànhPhôli truyềnchứclinhmụcchonhiềutusĩcủahaidòngĐaminhvàPhansinh,cácbềtrênđềuđếndựlễ,trongsốđócóbềtrênCasianômàthầyAntôntháptùng.

Tronglễtruyềnchức,ĐứcGiámmụcvốnquengiảngmộtbàitrọngthể.Nhưnghômấy,Ngàimệtnênnênkhôngthểgiảngđược,vàcólờimờinhờcácbềtrêntrongdònggiảng thay.Cácvịnàyđềuxinkiếu,vì chưachuẩnbị soạnkỹnộidungbàigiảng.

Bấygiờ,BềtrênCasianôchogọithầyAntônvàtruyềnchothầyphảigiảng,thầyAntônvìkhiêmtốnkhôngdámnhậnnhiệmvụnày,vì từ thưởvàodòng, thầychưagiảngbaogiờ.Nhưngvìvânglờibềtrên,thầylêntoàgiảngngay.

ThấyNgườiđứngtrêntoàgiảng,cáctusĩđềuáingạichothầy.Mộtkẻchỉquenquétnhà,dọnrác,rửabátmàdámlêngiảngdạyư?.NhưngkhithầyAntôngiảngthaothaobấttuyệtvềđềtài“ĐứcKitôđãvânglờichođếnchếtvìlòngthươngchúng ta” thìmọi ngườimới rất đỗi ngạc nhiên trước tài hùng biện của thầyAntôn,thầyđưaranhữnglýmạnh,lẽcao,dẫnchứnglờiThánhKinh,lờigiáophụmột cáchmạch lạc, chính xác như thể làmột bậc thầy chuyên về giảngthuyếtxưanayvậy.Giọngthầythìâmvang,lờithầythìsốtsắngthấutậnlòngngườinghe.TừĐứcGiámmụcchođếntoànthểcửtoạđềucảmkích,xúcđộngvà thốt lên rằng: thật từ xưa đến nay chưa được nghe đấng nào giảng hay vàthấmthíađếnnhưthế!

DòngPhansinhvuimừngcómộtnhàhùngbiệnsẽlàmsángdanhChúa.BềtrênCasianôliềnbanbàisaichophépthầyđượcđigiảngkhắpmiềnlâncận.Đồngthời,NgườicũngloanbáochothánhPhanxicôbiếtnữa.

Thánhphụmừnglắm,ngướcmắtlêntrờitạơnChúa:“Chúađãbanchochúngconmộtngườixuất sắc”.Rồingười truyềncho thầyAntônphảidạy thầnhọcchocác tu sĩ trongdòng.Ngườivâng lờidạy thầnhọc trongcác tuviệnPhansinhthuộcnướcÝvànướcPhápcôngviệcrấtthànhcông.

Page 9: Thánh Antôn PaduaThầy chăm học lắm. Dù đêm, dù ngày, thầy không rời sách vở. Tuy nhiên, thầy lấy việc đi đàng nhân đức làm trọng hơn, để

NhưngThiênChúamuốnchọnthầylàmđènsángchothiênhạ,nênchẳngbaolâu,thánhTổphụtruyềnchothầygiảngchokẻtộilỗi,ngườirốiđạo,hốicảiănnăntạicácnướcÝvànướcPháp.Vớisứvụtôngđồấy,thầyđãhoànthànhvớivôvànhiệuquảthiêngliêng,trongvòng10nămtừkhithầymới25tuổichođếnkhithầyquađời.

Bấy lâu trướcđây, thiênhạchưa từng thấycóđấngnàogiảngdạysốtsắngvàlàmnhiềuphéplạchobằng(cólẽchỉcóthánhVinhsơn,haithếkỉsaumớisánhkịp).DanhtiếngthầyAntônvangdồnkhắpmọinơi,aiaicũngháohứcmuốnthấytậnmặt,nhìntậnmắt,nghetậnnơi.Khiđượctinthầyđiđếnđâu,vớingườinôngdânthôndãthìbỏcảvụmùa,côngviệcđồngáng,ngườiởthànhthịthìdùđangbánbuôn,cũngđónghếtcửahàng…đềutuốnđếnđểnghethầygiảngdạy,cókẻđisuốtđêmmàđến.Sốthínhgiảtừmộtvạnđếnbabốnvạnngười,thầygiảngdạyngoàitrời,ởcôngviên,giữaphốxá,chợbúavàcókhingaycảngoàiđồng.

Ngoàitàihùngbiệntựnhiên,dườngnhưthầycòncósựhấpdẫnsiêunhiênnữa.Khithầyđứnggiảng,thìngườitatưởngnhưnghemộtvịthiênthầnđangnóivớimình.Lýlẽmạnh,cunggiọngthiếttha,trầmấm,truyềncảmcủathầylàmchonhiềukẻlòngchaidạđácũngphảimềmra,.Đãbiếtbaokẻtộilỗiănnăntrởvềđàngngay,baokẻrốiđạođượcơntrởlại,baokẻthùđịchđượcthuậnhoàêmấm,ngườibấthạnhđượcđượctrảơn,trảcủa…Chúacũngchothầylàmphéplạnhãntiềnđểkhuấtphụckẻchailòngcứngdạ.

Trải quamười lăm năm lưu thuyết, khắp các vùng hai nướcÝ và Pháp, thầyAntôncùngvớilờigiảng,đãlàmvôvànphéplạđếnnỗingườiđươngthờigọithầylà“ÔngThánhhaylàmphéplạ!”

Page 10: Thánh Antôn PaduaThầy chăm học lắm. Dù đêm, dù ngày, thầy không rời sách vở. Tuy nhiên, thầy lấy việc đi đàng nhân đức làm trọng hơn, để

CHƯƠNGV:NHỮNGKẾTQUẢCỦALỜIGIẢNG

LờigiảngnảylửacủathánhAntôncóphéplạChúađikèm,nênlàmchonhiềukẻbỏđạo,đượcănnăn,ngườilạcđạotrởlạiđườngngay.

1.Cávềnghegiảng.

TạithànhĐiminô,nướcÝ,cónhiềukẻlạcđạo,nhưngkhôngmuốnđinghethầyAntôngiảng,sợkẻophảitrởlạichăng.Mộthôm,doơnChúathúcgiục,thầyrabờbiểngọicáccáđếnnghegiảng,cákéođếnrấtnhiềunhưnglớplangthứtự,nhỏ trước lớn sau. Ngóc đầu lên khỏi mặt nước, chúng đều hướng về thầyAntôn,ngườiliềnbảocárằng:

“Hỡiloàicámú!HãytạơnngợikhenThiênChúa.VìNgàiđãtạodựngnênbay:đãbanbiểncảmênhmôngchobaybơilội,đãkhoéthanghócantoànchobayẩnmình lúcphongbabão táp.Đạihồng thuỷđã tiêudiệt loàingười, loàivật,nhưngChúavẫnbảotồnbay,chobayđượcsống,đượcsinhsảnthêmnhiềuvàbanlươngthựchàngngàychobay.Vìthếhỡiloàicámú!BayphảitạơnThiênChúachẳngcùng”.

KhiđượctincáđếnnghethầyAntôngiảng,thìdânthànhnônứckéora.HọthấykhithầyAntôngiảng,cácấtđầu,hàhơi,vẫyđuôitỏývuisướng,tánthành.Saukhibanphéplànhvàchocágiảitán,thầyAntônquaylạibảokẻrốiđạorằng:

“Anhxemđó!CálàloàivôtrimàcònbiếtnghelờiThiênChúa;màanhemlàloạihữutri,đãđượccứuchuộcbằnggiámáuChúaGiêsu,màchẳngmuốnnghelờiThiênChúa,chẳngmuốnphụngsựkínhmếnNgàihaysao?”.

Từđóvềsau,kẻrốiđạosiêngnăngđếnnghelờithầyAntôngiảng,vàcónhiềungườiquyhồichínhđạo.

2.Thuốcđộchại.

CũngtạithànhĐiminô,cókẻrốiđạomuốnsáthạithầyAntônchobõghét,nómờithầyđếndùngbữavànóbỏthuốcđộcvào.Vốnkhôngquenđiăntạinhàai:nhưnglầnnàythầynhậnlờivàmuốncódịpmàkhuyênrăngiachủ.

Page 11: Thánh Antôn PaduaThầy chăm học lắm. Dù đêm, dù ngày, thầy không rời sách vở. Tuy nhiên, thầy lấy việc đi đàng nhân đức làm trọng hơn, để

Nhưngkhimớingồibànăn thìChúasoi sángchoNgườibiếtmưusâuchướcđộccủanó.Ngườikhiểntráchnórằng:“Anhlàmthếkhôngtốtđâu!Hoặcgiảanhnghĩ: tôichếtđi thìkhôngcòncóaigiảngđạonữachăng?”thấymưusâumìnhbịlộ,anhchủnhàchữathẹnrằng:“TôikhôngdụngtâmgiếtthầynhưngcóýthửxemlờiKinhThánhnóirằng:“kẻtinTadùcóuốngthuốcđộccũngkhônghạigì”cóthậtvậyhaylàkhôngthôi.Nếuthầyăncủađộcnàymàvôsựthìtôisẽtintheođạothầy”.

ThầyAntônliềnlàmdấuthánhgiátrênthựcphẩmrồiănngay,màbằnganvôsự.Kẻrốiđạothấyvậythìtrởlạithật.

3.Ngựađóichêcỏ.

Tại thành Tulu, nước Pháp, thầyAntôn tranh luận với nhóm rối đạo vềmầunhiệmChúaGiêsungựthậttrongThánhThể.Saukhinghethầytrìnhbàynhữngluậncứvữngvàng,thìmộtngườirốiđạonói:

-“ĐãhaylờiChúaGiêsuthìrõrànglắm,songnếuconmắttôikhôngtỏtường,thìtôikhôngtin”.ThầyAntônliềnhỏi:

-Vậyanhmuốntôilàmphéplạnào?

-Tôicómộtconngựa.Ngàythứbốntôisẽdắtrađâycùngmộtbóbỏnon.Cònthầy,thầysẽđưa

ThánhThểratrướcmặtnó.NếunóbỏcỏkhôngănmàquỳlạyThánhThể,thìtôisẽtincóChúaGiêsungựthậttrongđó.

ThầyAntônnhậncuộc,rồiquayvềtuviệnănchay,cầunguyệnbangàybađêm.

Đếnngàyhẹn,từsángsớm,dânchúngđãtuônđếnđầychợ.Ôngchủdắtngựađitrước,đầytớđộicỏtheosau.Đồngthời,thầyAntôncũngkiệuMìnhThánhChúađếnvànóilớn:“Hỡiconvậtvôtri,nhândanhChúaGiêsuđãdựngnênmi,vàđangngựtrướcmặtmi,tatruyềnchomiphảiquỳgốithờlạyChúa,đểthiênhạbiếtrằngvạnvậttrêntrời,dướiđấtphảithờlạyNgài”.

Đangkhithầynói,thìđầytớvânglờichủvộiđemsọtcỏđặtngaytrướcmõmngựa,nhưngnóchẳngthèmđểýtới:chỉvộivàngquỳhaichântrướcxuốngthờ

Page 12: Thánh Antôn PaduaThầy chăm học lắm. Dù đêm, dù ngày, thầy không rời sách vở. Tuy nhiên, thầy lấy việc đi đàng nhân đức làm trọng hơn, để

lạyChúa;dùtênđầytớrasứcấncỏvàomồm,nhưngngựavẫnkhôngthèmăn,cứquỳyênchođếnkhithầyAntônkiệuMìnhThánhChúavềmớiđứnglênăn.Phầnngườirốiđạonóitrêncùngcảdònghọthìđãtrởlạiđạothậtvàsốngđạonêngương.Ông lại cònbỏ tiềncủaxâymộtđền thờ tônkính thánhPhêrô tạithànhTulu,đếnnayhãycòn.

Page 13: Thánh Antôn PaduaThầy chăm học lắm. Dù đêm, dù ngày, thầy không rời sách vở. Tuy nhiên, thầy lấy việc đi đàng nhân đức làm trọng hơn, để

CHƯƠNGVI:CHÚAYÊU,QUỶSỢ

CónhữngsựkiệntỏrathầyAntônđượcThiênChúathươngyêuchừngnàothìmaquỷghenghétchừngấy.

1.ChúaHàiđồnghiệnra.

TrongkhilưuthuyếttrênnướcPháp;mộthômthầytrọđêmtrongphòngvắngvẻcủamộtnhàkia.Bỗngnửađêmphòngthầysángrực.ChủnhàmonmentớixemthìthầyNgườiđangngấttrícầunguyệnvàChúaHàiđồnghiệnđếnngựtrịtrêncánhtayNgườivẻđơnsơ,âuyếmđểchoNgườiẵmbồngvàhônkính.

Rồi chủ nhà nhẹ nhàng rút lui, tưởng thánh nhân không biết.Chẳng dè, sánghômsau,trướckhirađi,Ngườidặnchủnhàkhôngđượctiếtlộviệcấyra.Vângtheolờidặn,ôngấygiữkỹđiềubímật.Đếnkhithánhnhânquađờirồi,ôngmớitỏravinhdanhcủaôngthánh,vìNgườiđãđượcChúaGiêsuyêumếnnhưvậy.

DotíchnàymàtượngthánhAntônthườngcóbồngChúaHàiđồngtrêntay.

2.Quỷquấypháthánhnhân.

ThầyAntônlàmsángdanhThiênChúavàcứuvớtnhiềulinhhồn,nênquỷgiậnghétNgườilắm.ChẳngnhữngnócốsứcngăncảncôngviệccủaNgườimàcótoangiết,hãmhạiNgườinữa.

Mộthôm,ngườivừangảmìnhđượcmộtlát,quỷliềnxôngvàobópcổNgười,chặtđếnnỗi,nếunhưkhôngđượcĐứcMẹcứukịp thời, thìNgườiđã tắt thở.NhưngNgườimaumắnlàmdấuThánhGiátrênmìnhvàđọcthầmtrongtríKinhĐứcMẹmàNgườivốnthuộctừbé,thìquỷbuôngNgườiravàbiếnđi.

Mộtđêmkhác,thầyAntônđangcầunguyệnnơihangđákia,bỗngchốcquỷlấyhìnhhung ác hiện ra, giơ tay lên toanđánh chếtNgười,Người liền đọcKinhĐứcMẹ,thìĐứcMẹhiệnrasángchóitrênđámmây,giữamuônvànthiênthần,quỷtứcthìsợhãitrốnmấtdạng.Vềsau,ngườitaxâymộtbànthờtronghangấyđểtạơnĐứcMẹ,bànthờấyngàynayvẫncònvàngườitanăngđếnkínhviếng.

Page 14: Thánh Antôn PaduaThầy chăm học lắm. Dù đêm, dù ngày, thầy không rời sách vở. Tuy nhiên, thầy lấy việc đi đàng nhân đức làm trọng hơn, để

3.Ơnnóitiêntri.

TạithànhAnisi,nướcPháp,cómộtngườiđànônggiàusang,nhưngbêbốivềđạovợchồng.Mộthôm, thầyAntôngặpôngvànói:“Tôiquýông,vì tôibiếtsaunàyôngsẽsửamình,đitruyềngiáovàđượcphúctửđạonữa”.

Ngườiấynghenóivậythìcúiđầucườirồibỏđi.Chẳngbaolâu,ôngấyđượcơnhốicải:lạinhiệtthànhtheoĐứcGiámMụcGiáoPhậnsanggiảngđạochongườiHồigiáotạiĐấtThánhđượcnhiềuthànhquảvàsaucùngđượcphúctửđạocùngvớiĐấngGiámMụcấy.

CũngtạithànhAnisi,cómộtbàđếnxinlàmphépthai,thầyAntônbảo:“bàhãyvuimừng, conbà sẽ gọi làPhilliphê, sẽ tuDòngPhanSinhvànên cao trọngtrướcmặtChúavìphúctửđạo”.

Mọiviệcxảyrađúngnhưthầybáotrước.NgườiconấyđãlàmlinhmụcPhanSinh,sangĐấtThánhloviệcđạo,chẳngmaybịngườiHồibắtsốngcùngnhómbạnđônglắm.BấygiờquânHồichocácgiáohữuchọnmộttronghaiđiềunày:mộtlàbỏđạomìnhmàtheođạoHồi,hailàbịxửchémtấtcả.ThầyPhilliphêsốtsắngkhuyênanhemthàchếthơnlàbỏđạoĐứcGiêsu.

Vàmọingườicùngvới thầygiữvữngđức tinxưngđạo ra,để lãnh lấynhànhthiêntuếtửđạo.

Page 15: Thánh Antôn PaduaThầy chăm học lắm. Dù đêm, dù ngày, thầy không rời sách vở. Tuy nhiên, thầy lấy việc đi đàng nhân đức làm trọng hơn, để

CHƯƠNGVII:HIẾUTHẢOTRIÂN

ThầyAntônhằnghiếuthảovớichamẹvàđềnđápkẻlàmơnchomình.

1.Cứuchakhỏioankhổ.

TakhôngcótàiliệuđểbiếtcáchNgườihiếuthảothếnàovớichamẹ,màNgườihằngthươngnhớvôcùng;nhưngnóivềchathìcótíchsauđây:

ChaNgườilàôngMatinô,làquảnkhốNhàNướctạikinhthànhLisbon.Ônglàngườicôngminh,chính trực,khônghề tơhàođếncủacảinhàVua,nhưngcótính dễ dãi thương người. Ông chomấy bạn đồng liêu vay tạm của kho, màkhôngbắt làmkhế tự.Đáng lẽ nhữngngười ấy biết ơn ôngmới phải.Nhưngthanôi,đờinàybiếtơnthìhiếmlắm!Họđãkhôngtrảnợ,lạicùngnhautốcáolàphântáncủakho.NhàVuachomởcuộcđiềutra.ÔngMatinôkhaiđúngsựthật,nhưngbanđiềutrakhôngtin,vìkhẩuthuyếtvôbằng.Nênchẳngnhữngphảibồihoàn,màcònbịtùtộinữa.

Đượctinấy,thầyAntôncầuxinChúathươngcứugiúpchamìnhcáchnào.BỗngThiênThầnđemNgườitừnướcÝvềnướcBồĐàoNhatrongnháymắt.NgườivàotoàánnơiđangxửchaNgười.Ngườiliềnnóichocácquanbiếttênnhữngkẻđãvaycủakho,mỗingườilàbaonhiêu,rồichođòichúngđến.

Trướcuyquyềncủathánhnhân,chúngđãthúnhậnmọisựvàchaNgườiđượcminhoan.

Nhưngchưahết,ôngMatinôcòngặpmộtvụkhókhănlớnhơnthếnữa.Sốlàdânthànhđánhnhaulàmchomộtngườimấtmạng.Đểthoáttaythầncônglý,chúnglénchônxácnạnnhânvàovườnnhàôngMatinôvàvuoanchoôngtộigiếtngười.

TòaluậnchoMatinôvàmộttênđầytớcủaôngphảiántù.Bấygiờ,thầyAntônđang ở nướcÝ, đượcThiênThầnmang ngay về thànhLisbon,BồĐàoNha,chínhlúcchaNgườibịđiệurapháptrường.Ngườiliềnbảođưaquantàingườichếtđến,thầysấpmìnhcầunguyệnrồilấygiọngoainghiêmbảokẻchếtrằng:“NhândanhChúaGiêsu, ta truyềnchongươisống lạivànóichomọingườiở

Page 16: Thánh Antôn PaduaThầy chăm học lắm. Dù đêm, dù ngày, thầy không rời sách vở. Tuy nhiên, thầy lấy việc đi đàng nhân đức làm trọng hơn, để

đâyailàngườigiếtngươi”.

Người chết liền sống lại và nói rõ ràng: “Không phải ôngMatinô giết nhưngchínhkẻvukhốngđãgiếttôi”.CácquantòaliềnthảôngMatinôvàngườigiabộcđồngthờilênántùchokẻvucáo.

2.Lyvỡlạilành.

ThầyAntônhayđềnđápchokẻ làmơnchomình.Trênđường từPhápvềÝ,Ngườicùngmộtbạnđồnghànhvàotrọđêmtrongnhàcủamộtbàđạođứcvànghèokhó.Bàchỉmượnhàngxómmộtcáilychohaingười,thếmàtusĩđồnghànhlạiđánhrơivỡnát.Đãvậy,thùngrượuvangdướinhàlạiquênkhóavòilại,chảy tràn lan.Hai taivạmột trật,bàchịukhôngnổi liềnđemtâmsựvới thầyAntôn.Ngườivừacúiđầucầunguyệnthìbàthấycácmảnhvỡđãráplạivàcáilytrởlạinguyênlànhnhưtrước.

Bàliềnnghĩ:“Đấnglàmlyvỡlạilành,ắtcũngcóphéplàmchovòrượuvơilạiđầynhưcũ”.Chonên,bàchạyxuốngnhàxemsao,thìquảnhiênthấyvòrượuđãđầy.Bàliềnchạylênquỳgốitạơnôngthánh.

Page 17: Thánh Antôn PaduaThầy chăm học lắm. Dù đêm, dù ngày, thầy không rời sách vở. Tuy nhiên, thầy lấy việc đi đàng nhân đức làm trọng hơn, để

CHƯƠNGVIII:VỀNHÀCHA

1.Pađua,quêhươngthứhai.

Sinh quán là người thành Lisbon, đáng lẽ gọi Người là Thánh Antôn thànhLisbonmớiphải,tạisaolạigọilàThánhAntônthànhPađua.

Thưa,vìNgườiđãchọnthànhấylàquêhươngthứhai,đãởđólâunămvàquađời,lạicũngantángởđó.Lạivìdânthànhấyngoanđạo,cólòngmạnhtinvàcólòngmộmếnngườidòngPhanSinhrấtđặcbiệt.

Đừngkểlầngiảngtrước,thìnăm1231,làchínhnămNgườiquađời,Ngườiđãgiảngđạiphúcmùachaychohọ,bắtđầu từngàymồng5 tháng2,màNgườigiảnggiảikhéoléo,sốtsắnghơnmọikhi;nêndânthànhsaymê,quênăn,quênngủ,bỏhếtmọiviệc,cửanhà,đểđếnmànghechothỏa.Nhiềugiáodânvùngphụcậncũngkéo tới.Sốngườingheđếnbabốnvạnnêngiảngởngoài côngviênhoặcngoàicánhđồng.Tuyđôngđảonhưvậy,màkhiNgườigiảng,cửtọaim phăng phắc.Mỗi khi Người qua đám đôngmà đến tòa giảng hoặc từ tòagiảngvềthìngườitaxôlấnnhaucốlạigầnđểhônchân,hôntay,hônáo,nênphảicómườingườilựclưỡngđitheođểbảovệ.

2.ĐấngThánhquađời.

Saumấythánggiảngđạiphúcấy,thầyAntôncảmthấyyếumệt,kiệtsứckhácthườngvàbiếtmìnhchẳngcònsốngbaolâunữa.NênNgườiquyếtbỏmọiviệcđểdọnmìnhchếtlành.

Vớihaithầydòngthântín,Ngườilánhvàokhurừnggầnđó,làmbangườibacáichòiđểđọckinh,nguyệnngắm,hãmmình.Trướccáichếtsẽđến,mỗilúcmỗigần,thầyAntônđãkhônglobuồn,lạimongướcđượcthoátlyđểmauđếncùngĐứcKitô.

Đếnngày13 tháng06năm1231,Ngườingồivàobànăn thìngấtđi.ĐếnkhitỉnhlạiNgườibảocácthầy:“Tôichếthômnay.Xinđemngaytôivềtuviện”.Nhưngvừađếncửa thành,Người lạingấtđi,nênphảiđemvàonhà thương tếbầngầnđó,dodòngPhanSinhthiếtlập,điềuhành.Khitỉnhlại,Ngườikhiêmnhườngxưngtội,rướcMìnhChúalàmcủaănđàngvàlĩnhbítíchXứcdầubệnhnhânmộtcáchthậtsốtsắng.Sauđó,Ngườinhưbớtmệt,nênđọchếtkinhĐức

Page 18: Thánh Antôn PaduaThầy chăm học lắm. Dù đêm, dù ngày, thầy không rời sách vở. Tuy nhiên, thầy lấy việc đi đàng nhân đức làm trọng hơn, để

MẹmàNgườiquenđọc từnhỏ.RồiNgườingửamặt lên trời,mắt trừng trừngtrông lên như thể xem thấymột sự lạ.Các thầy hỏiNgười: “Thầy xem sự gìđó?”.Ngườiđáp: “Tôixem thấyChúaGiêsu,Người rahiệubảo tôi đếncùngNgườingay”.

Nóirồi,thầyAntôncườivàtắtthở,phólinhhồntrongtayChúa,trònbamươisáutuổi.

3.Tanglễhaykhảihoàn?

Trongkhinhàdòngchưakịploanbáotinbuồn,thìkhắpthành,trẻnhỏđềukêulên:“ChaAntônđãchết!Ngườivềthiênđàngrồi”.Nghenóithế,đànông,đànbà,giàtrẻ,lớnbé,mọingườitrongthànhchạyđếnnhàthươngđểchiêmngưỡngNgườilầnsauhết.Họkhócrằng:“Ôicharấtthánh!Ngườisaobỏchúngconmồcôivậy”.

NgườitađịnhantángNgườitạituviệncủadòngPhanSinh.Lẽđươngnhiênlàthế,nhưngdânđịaphươngvâyxungquanhbệnhviện,nơiNgườiquađời, lạimuốn an tángNgười trên đất của họ.Suốt ba ngàyhọ cầmkhí giới canhxácchẳngchomangđi.Điềuđìnhmãicũngkhôngổn.Đếnsángngàythứtưthìhọnhượngbộ.

Ngày17tháng6,tức4ngàysaungàythầytạthế,lễantángđượccửhànhlongtrọng,xưanayítcólễtangnàosánhkịp.Cóđủmặtcácđấngvịvọngcủađạovàđời,ngoàidânthànhPaduacònvôvànngườitừxatuốnđếnnữa.

Khicònsống,ThầyAntônlàmnhiềuphéplạ,saukhichết,càngnhiềuphéplạhơn.Đangkhiđưađámthầy,cónhiềubệnhnhânđượckhỏitứcthì.Vàngườitacàngthêmlòngtônkínhvàkhóclócthươngtiếcthầyhơnnữa.

Page 19: Thánh Antôn PaduaThầy chăm học lắm. Dù đêm, dù ngày, thầy không rời sách vở. Tuy nhiên, thầy lấy việc đi đàng nhân đức làm trọng hơn, để

CHƯƠNGIX:HẠNHPHÚCVÀVINHQUANG

1.Lễphongthánh.

ChaAntônquađờichưađượcđầynămthìGiáoHộiđãphongthánhchoNgười.Xưanay,chưatừngthấyđấngnàochóngđượcphongthánhđếnnhưvậy.LàvìthiênhạcoiNgườilàthánhsống,quacácnhânđứcvàphéplạcủaNgười

VậyngàylễChúaThánhThần(tháng5)năm1232,ĐứcGiáoHoàngGrêgoriôXđãlàmlễphongthánhchoNgười tại thànhSpoleta,nướcÝ,mớimườimộttháng, sau ngày Người tạ thế. Đúng vào giờ đó, các chuông nhà thờ thànhLisbonthấytựnhiênđổvanglừng.Ainấyđềuđuanhautrẩyđếnnhàthờxemmàchẳngbiếtlýdogì.ĐếnsaunàymớirõlàđểmừngThánhAntôn

2.ĐềnthánhAntôntạiPadua.

DânthànhPaduavốnkínhmếnvàcậytrôngChaAntôn,vìthếcùngtônNgườilàThánhBảoTrợvàquyếtđịnhxâydựngmộtđềnthờmớirấtđẹpđểtônkínhNgười.Họđikhắpnơiđểtìmthầytài,thợgiỏi,sắmđáquý,gỗtốt,khôngtiếccông,tiếccủa.ĐứcGiáoHoàngthấyvậycũngkêugọisựtiếptaycủathếgiớiCônggiáo.Tínhra,mộtngàntaythợgiỏi,phảimấtđến32nămmớihoànthành.Côngtrìnhthậtnguyngatránglệ,đángxếpvàohàngnhữngnhàthờđẹpnhất,danhtiếngnhấtthờibấygiờ.

Năm1263,trongdịplễthánhnhân,ngườitađưahàicốtThánhAntôntừtuviệnđếnnhà thờmới,dướisựđiềukhiểncủa thánhBonaventura,cũng thuộcdòngPhansinh.Khikhaiquậtlênthìthấydathịtđãtiêutanhết,nhưngriênglưỡithìcònynguyên.ThánhBonaventurahônkính“lưỡiđángkínhtrọng”ấy,rồithốtlên: “Bởi lưỡi thánhnàyđãngợikhenThiênChúavàkhuyêndụnhiềungườingợikhenThiênChúa,nênNgàiđãgìngiữ lưỡinàycònnguyênvẹnchođếnbâygiờ”.

Rồitruyềnđạtcấtlưỡiấyvàomộtbìnhbạcđểtônkínhriêng.

Từ đó khách hành hương từ khắp nơi đến viếng nhà thờ vàmộ thánh để cầunguyệnvàxinơn.TrênmộNgườicóhàngtrămđènthắpnếnsángđêmngày.Vàthánhnhânhằngbanơngiángphúc,chẳngnhữngvềthểxácmànhấtlàvềphầnlinhhồn.ChínhthánhBonaventurađãchứngkiếnvàcangợirằng:

Page 20: Thánh Antôn PaduaThầy chăm học lắm. Dù đêm, dù ngày, thầy không rời sách vở. Tuy nhiên, thầy lấy việc đi đàng nhân đức làm trọng hơn, để

“AimuốnnhờphéplạthìphảichạyđếncùngThánhAntôn.Ngườicứuchữalúcgiannan,giúpđỡkhi túngcực.Hãyhỏidân thànhPadua ,hãyhỏicáckháchhànhhương,họsẽnóilênsựthậtấy”.

3.ĐếnthànhLisbon,nướcBồĐàoNha.

ThànhLisbon là kinh thành nứơcBồ đàoNha và là nơi sinh quán của thánhnhân.Docólòngkínhmến,nênngườitađãcấtmộtnhàthờtolớn,trênnềnnhà,nơiNgườiđãsinhtạiđó.

Nămđócóđộngđấtdữdội,nhàcửathànhLisbonđổxuống,gâythiệtmạngrấtnhiềungười,đồng thờihoảhoạn lan tràn,đốtcháy thiệthạinhiềuvôkể.ĐềnThánhAntôncũngđổ,cũngcháynhưngcóđiềulạlàTượngThánhNhânvàbànthờvẫncòynguyên.

Lạikhiđộngđất,cómộtthanhniênđếnquỳtrướctòaôngthánh,bịbứctườngđáđổxuốngđèlênngườianh.Aicũngtưởnglàanhtađãchết.Aidèngàysau,saukhithudọngạch,đávôivữa,thìthấyanhtangồidướibứctườngđổbìnhanvôsự.Anhtakểrằng:“ChínhôngThánhAntônđãcứuchữavàđưalươngthựcmỗingàychotôi”.

Chẳng riêng gì thủ đômà cả nướcBồĐàoNha đều nhiệt liệt sùng kính ôngthánhđồnghương,nênhằngđượcNgườirataycứuchữa.

4.ĐềnthánhTua,nướcPháp.

DânthànhTuangoanđạo,mạnhtinvàvẫncó lòngsùngkính thánhAntôn, làbổnmạngcủathành.Từsaukhinhậnđượcxươngvàsọđầucủathánhnhân.Sốlànăm1348,cóĐứcHồngY,KhâmSaiToàThánh,điqua thànhnày thìngãbệnhnguycấplắm.SaukhicầuxinThánhBảoTrợthànhnàythìđượckhỏi.Vềsau,nhândịpNgàiđếnthànhPađuachứngkiếnlễcảitángThánhAntôn,thìxinđượcxươngđầucủaNgườimàgởitặngchothànhTuađểđềnơnđápnghĩa.Dânthànhtiếpnhậnđượccủaquýtrọngthìmừnghơnđượcvàng.

Từđó,dânthànhcàngkínhmếncậytrôngthánhnhânhơnnữa.Việclớn,việcnhỏ,phầnxác,phầnhồnhọđềuchạynhờthánhnhân.Vìthế,Ngườithươngyêu,sănsócdânthànhchẳngkémgìdânthànhPađua.Trờihạnhán,kêucầuthìđượcmưa.Đồng lụt lội, kêu cầu thì được tạnhhanh.Làngbêngặpdịch tả chết rất

Page 21: Thánh Antôn PaduaThầy chăm học lắm. Dù đêm, dù ngày, thầy không rời sách vở. Tuy nhiên, thầy lấy việc đi đàng nhân đức làm trọng hơn, để

nhiều,màdânthànhTuacầukhấnThánhAntônthìbằnganvôsự.Biếtbaokẻbệnhhoạnđượckhỏi,ngườitúngcựcđượcgiúpđỡ,kẻmấtcủađượctìmthấy.

Xem thế, đủ biết thiên hạ sùng kính Thánh Antôn và được Người giúp đỡ,thươngyêuđếnchừngnào.

Page 22: Thánh Antôn PaduaThầy chăm học lắm. Dù đêm, dù ngày, thầy không rời sách vở. Tuy nhiên, thầy lấy việc đi đàng nhân đức làm trọng hơn, để

PHẦNTHỨHAI

SỰSÙNGKÍNHTHÁNHANTÔN

Sựsùngkínhcácthánhgồmhaitâmtình:mộtlàtôntrọngsựcaosangcủacácngàinơiThiênChúa,đểđượcơnphúcphầnhồn.

Vìthế,khônglạgìThánhAntônđượcnhiệtliệtsùngkínhngaytừbuổiđầu.VàvìNgườikhôngngừnglàmphéplạ,nênsựsùngkínhkhôngngừngkhuếchtrương.ĐạoChúatruyềnđếnđâuthìThánhAntôncũngtheođó.NgaytạiViệtnam,cácnhàtruyềngiáođầutiênđãgiớithiệuvớichaôngchúngtavàđãđượcơnNgườigiúpđỡphùtrì.

Sauđây,xintrìnhbàymộtsốơnlànhmàsựsùngkínhthánhnhânđãđemđến.

Page 23: Thánh Antôn PaduaThầy chăm học lắm. Dù đêm, dù ngày, thầy không rời sách vở. Tuy nhiên, thầy lấy việc đi đàng nhân đức làm trọng hơn, để

CHƯƠNGI:TOÀKHẤNTẠINHÀBÀLOUISE

Năm1890,tạithànhToulon,nướcPháp,cómộttínnữngoanđạo,vốnsốngđộcthân,tênlàLouise,làmnghềbánhàngtấm.

Vàosángngày12tháng3,bàkhoácửađidựlễ,khivềmởcửakhôngra,bàgọithợsửađếnmở,cũngkhôngmởrađược.Đangkhithợấyvềlấyđồnghềđểcạykhoá,thìbàchủbỗngnhớđếnthánhAntôn,màkhấnrằng:“LạyÔngThánh,xinthươnggiúpconmởđượckhoá,thìconhứasẽlàmphướcchongườinghèo”.

Khithấyngườithợtrởlại,bàbảorằng:“Anhhãykhoanbẻkhoá.TôivừakhấnthánhAntôn!Anhhãylấychìakhoámởthửlầnnữaxemsao!”.Ngườithợlàmtheolờibàchủthìkhoáliềnmởngayđược.Hàngxómtuônđếnxemđônglắm.Ainấyđềubỡngỡvàngợikhenquyềnthếvàlònglànhcủathánhnhân.

Tinấyđồnđếnkhắpthành.BanđầucónămbàquenthuộcđếnnhàbàLouisecầukhấn.Cómộtngườiđượcơnlàchồngsửađổitínhnết,trướcnóngnảy,sautrởnênhiềnhậu,nênbàsắmtượngThánhAntônđemtặngbàLouise.Bàliềnlậpbànthờkínhôngthánhtạinhàmình,đêmngàytrưnghoa,đènnếnsốtsăng

Từđó,ngườingườiđếncầukhẩnhàngngàycàngthêmđông.Mớiđầucònthưathớt, nhưng từđó trởđi, từ sángđến tối, kháchhànhhương tấpnậpkéođến,trongđócócảtusĩ,linhmụcvàhànggiámmục.Thỉnhthoảngcókẻtòmòđếnquansátxemthựchưthếnàonhưngcũngkhôngthấycógìgiảdối.

NhiềunơicũngnoigươngbàLouisemàlậpđàithánhAntôntrongnhàthờhoặctuviện.VìthêsựsùngkínhThánhAntônlanrarấtmau,rấtrộng,nhấtlàtrongnướcPhápvànướcBỉ.

Page 24: Thánh Antôn PaduaThầy chăm học lắm. Dù đêm, dù ngày, thầy không rời sách vở. Tuy nhiên, thầy lấy việc đi đàng nhân đức làm trọng hơn, để

CHƯƠNGII:VỀƠNPHẦNHỒN

Chươngsauđâydànhđểkểlạimộtsốơnđãđược,dolờiThánhAntônchuyểncầu.HoặccóaihỏingườitathườngxinnơiThánhAntônnhữngơnnào?Thìxinthưarằng:hếtmọiơn,chẳngkểlớnhaynhỏ,phầnxáchayphầnhồn.Nhưngtrênthựctế,họxinơnphầnxácnhiềuhơn.Làvìđờisốngconngườiluônluôngặpnhiềukhókhănthiếuthốn,cũnglàvìtâmlýloàingườiưathíchlợilộcvậtchấtđờinàyhơnlàphúcthiêngliêngđờisau.

Vềphầnhồn,ngườitaxinchomìnhhoặcchokẻkhácơnxalánhtộilỗi,ơnchừacảinếtxấu, tínhhưnhư: cờbạc, rươuchè,hút sách, rắc rối chồngvợ;ơn sốtsắng trongviệcđạo,bềnđỗ làmviệc lành;ơnnhậnbiếtvà theođuổiơn thiêntriệulàmtôiChúa,saulàơnchếtlành.

MộtcôviếtchobàLouisecoibànthờthánhAntônrằng:“Chatôikhôđạo,cứnglòng, ai khuyên cũngchẳngđộng.Tôi liềnkêukhấnThánhAntôn, thì nayđãxưngtộivàrướclễngàyĐứcMẹVôNhiễmrồi.XinhếtlòngtạơnôngThánhAntôn.

MộtbàmẹviếtchobàLouiserằng:“Tôichỉcómộtđứacon traihư thânmấtnết, chẳngđọckinhxem lễbaogiờ.Naynóđãxưng tội, rước lễ lànhờcôngnghiệpcủaThánhAntôn,màtôiđãkêuvan”.

NgườiđànôngviếtchobàLouiserằng:“Tôicómộtanhbạnchíthânbịbệnhrấtnặng.Anhtavốnkhókhăn,bỏbêviệcđạođãlâu.Naythấybệnhtậtngặtnghèo,khólòngquakhỏi,chúngtôikhuyênanhhãynênloviệclinhhồnmình.Nhưnganhbỏngoài tai.Thấyvậy, chúng tôi đọckinhThánhAntôn, thì anh ta độnglòng,xinxưngtội,rướclễvàđãquađờitốtlành”.

Mộtthưkhácviết:“Mẹtôibệnhnặng,bấttỉnhđãhaingàychẳngxưngtộiđược.TôiđãkêuvanThánhAntôn,thìmẹtôiđãtỉnhlạimộthồi,cũngđượcchịucácphépđạosốtsắng,rồimớichếtlành”.ƠnđượcgọilàmtôiChúalàơnrấttrọngđại.Nhưngtrênđườngthựchiệnơnấycũngchẳngítkhókhăn.ThánhAntônluônrataygiúpđỡtronglãnhvựcnày.

Thiếunữkiaướcaovàotuviện,nhưngvìnhàgiàucó,lạilàconmộtnênmẹchachẳngmuốn,mặcdầucôđãnàivan tha thiết.Chẳngbiết làm thếnàonữa,côchạyđếnkêucầuthánhAntônvàkhấnlàmphúcchokẻnghèo.

Page 25: Thánh Antôn PaduaThầy chăm học lắm. Dù đêm, dù ngày, thầy không rời sách vở. Tuy nhiên, thầy lấy việc đi đàng nhân đức làm trọng hơn, để

Mớiđượcmấyngàythìchamẹđổiý,chẳngnhữngsẵnsàngđưaconvàodòngtumàcònđếnđềnthánhtạiToulonđểtạơnthánhnhân,cùngnộpmộtsốtiềnmàconmìnhđãkhấnhứa.

Mộtlinhmụckiamuốnvàomộtdòngnhặtnhiệm,songlạihayđauyếubệnhtật,khôngcòn trônggiữ luậtdòngđược,nênBề trênkhôngnhận.ThầychạyđếnkêucầuThánhAntôn,hếttuầncửunhậtthìthấymìnhkhỏibệnhvàđượcnhậnvào dòng. Trước khi nhận tu viện, linhmục ấy không quên đến tạ ơn ThánhAntôntạinhàbàLouise.

Page 26: Thánh Antôn PaduaThầy chăm học lắm. Dù đêm, dù ngày, thầy không rời sách vở. Tuy nhiên, thầy lấy việc đi đàng nhân đức làm trọng hơn, để

CHƯƠNGIII:VỀƠNKHỎIBỆNH

Từphầnnàytrởđi,xinkểlạimộtsốơnphầnxácmàThánhAntônđãcầuthaynguyệngiúpchongườita.

Trongcácơnphầnxácấy,cólẽơnkhỏibệnhlànhiềuhơncả.Bệnhlàtaihọachung cho cả loài người.Ai ai cũng đềumắc bệnh, chẳng ít thì nhiều, chẳngnặng thìnhẹ…Cóngườimangnhiều thứbệnhcùngmột lúc.Bệnh làcáikhổdaydứtkhóchịu,aiaicũngcầumongchogặpthầygặpthuốc,mauqua,chóngkhỏi. Trong khi tìm thầy chạy thuốc, nhiều người lấy lòng tin mà cầu khấnThánhAntônchữavàđãđượcchữakhỏi cácbệnh tật.Sauđây làmột ít điểntích:

MộtngườiviếtchobàLouise rằng:“Vợtôiphảibệnhnặng,cácysĩđềuchê.Maykhiấy, tôixem truyệnThánhAntôn thấyNgườihaycứuchữabệnhnạn.Tôi liềnkêukhấnNgừơivàđượcNgườibanơn.Banđầuvợ tôi thấybớt, saudầndầnkhỏihẳn.TôihếtlòngđộiơnthánhAntôn”.

BàBềtrêndòngnữkiaviếtchobàLouisenhưsau:“Tôimắcbệnhđaumắt,đãdùngnhiều thuốcmàchẳng thấyđỡ,mỗingàymỗinhoà thêm,đếnnỗi tưởngmìnhsẽmù.KhiấytôikêukhấnThánhAntôn,thìnaytôiđãkhỏi”.

Mộtbức thưgửivềĐềnThánhAntôn tạiParisnhư sau: “Tôiphải chứng thổhuyếtnặnglắm.Cácthầythuốcysĩđềuchê.Tôithấychẳngcòntrôngcậygìvềphíaloàingười,thìtôingửamặtlêntrờikêukhấnthánhnhân.Lạthay!Bệnhtôinặngnhưthế,màthánhnhânđãchữatôinhưkhông.Đãbốnnămthángnay,tôiđãkhỏihẳn,chẳnghohắnggìnữa.XinhếtlòngđộiơnThánhAntôn”.

Mộttíchkhác:“Tôimắcphảichứngnhứcđầuđãba,bốnnăm.Mộttuầnlễ,tôiphảikhổmộtngàymộtđêm,nhưbúabổvàođầu.Tôiđãdùngđủthứthuốcmàchẳnghềbớt.NhưngnghekểvềnhữngphéplạthánhAntônđãlàm,chữabệnhtậtngườita,tôiđemlòngtrôngcậymàkêuvanNgười,Ngườicũngthươngtôinữa.Quảnhiên,tôiđãđượcnhậnlờivàtừnửanămnay,tôikhôngthấynhứcđầunữa”.

Mộttíchnữakểrằng:“Contôicóchứngđaubụng.Mỗithángnóđaumộthai

Page 27: Thánh Antôn PaduaThầy chăm học lắm. Dù đêm, dù ngày, thầy không rời sách vở. Tuy nhiên, thầy lấy việc đi đàng nhân đức làm trọng hơn, để

lần,cókhiđếnbalần.Màmỗi lầnđaukhốnnạnnhưđứtruộtravậy.Tôi làmtuầnchínngàykhấnThánhAntônthìnaycontôiđãkhỏi.Tôixinhếtlòngcảmtạ”.

Tíchkẻsốnglại

Năm1214,ThánhAntônđangraogiảng thìngười tađemmột thanhniênmớichếtvàonhàthờ.Bàmẹcùnganhchịemkhóclócthảmlắm.Thánhnhâncũngđộng lòng thương.Người tạmngừnggiảng, đếnbênxác chết, nói lớn: “NhândanhChúaGiêsu, ta truyền chongười trỗi dậy”.Tức thì chàng ta sống lại vàđứnglên.

Ainấyđềungẩnngười,sợhãivàngợikhenThiênChúa.YnhưtíchchàngtraithànhNaimvậy.

Ngàykia,ThánhAntôncùngcácthầykhácđangvấtvảchuyểnvậtliệuđểxâynhàdòng,thìgặpmộtônglãovàđứaconđánhxeđiqua.Ngườimuốnmượnxechởmấychuyến,nhưngônglãonóidốilàxeđangchởngườichết,khônghoãnđược.ThánhAntônlàmthinhkhôngnóigì.Lãogiàtrongbụngmừnglắm,vìđãđánhlừađượcôngthánh.Nhưngquađóônglãođánhthứcđứacontrênxe,thìthanôi,conđãchếtthậtrồi!”

Lão liền chạy đến thánh nhân, xin người thương xót. Người giơ tay làm dấuThánhGiáthìconônglãoliềnsốnglại.

Page 28: Thánh Antôn PaduaThầy chăm học lắm. Dù đêm, dù ngày, thầy không rời sách vở. Tuy nhiên, thầy lấy việc đi đàng nhân đức làm trọng hơn, để

CHƯƠNGIV:VỀƠNĐƯỢCCỦAĐÃMẤT

Theoquanniệmbìnhdân,nétđặctrưngcủathánhAntônlà“làmchokẻmấtcủalạitìmthấy”.Sựtintưởngấybắtnguồntừtíchsauđây:

KhithánhAntônởmộttuviệnkiathìcómộttậpsinhtoanhồitục,banđêmlấytrộmcuốnsáchcóchépcácbàigiảngcủaNgườimàtrốnđi.Sángra,Ngườithấymấtsáchấy,Ngườitiếclắm,liềnquỳgốicầuxinChúacholấylạiđược.vàChúađãnhậmlờithánhnhân.

Số làkhianh tập sinhđiđếngiữacâycầubắcquaconsông,nướcsôngchảyxiết,thìcómộthìnhngườitolớnhiệnranóirằng:“MàyphảitrởlạituviệntrảsáchchothầyAntônngay,bằngkhôngtaosẽgiếtbỏxácmàyxuốngsôngnày!”

Anhtaquásợhãi,nhưngvẫndodự,thìhìnhngườitolớnấytrởnêntolớnvàgớmghiếcgấpđôi,làmanhtathêmvôcùngsợhãikhiếpvía,vộivãtrởlạituviệnmàtrảlạicuốnsáchấyvàthútộivớithầyAntôn,saukhiđãthuậtlạinhữngchuyệnvừamớixẩyra.

Từxưatớinay,nhiềungườimấtcủacải,đồvậtkêucầuthánhnhânthìđềuđượcthỏamãnýnguyện,cómấytíchsau:

“SángChúanhậtnọ,cảgiađìnhôngGioankhóacửađilễ,khivềđếnnhà,thìhỡiôi,thấycửarảđãbểtan,đồđạc,tiềnbạcđãmấthết!Suốtngàyấy,ôngchạykhắpchốn,săntìmtungtíchkẻtrộm,nhưngđềuvôtămtích.Đêmấy,ôngtiếccủavàbuồnbãlắm,khôngsaongủđược,đếnchừngnửađêm,ôngsựcnhớđếnthánhAntônvàkêukhấnđếnNgười.

Sánghômsau,ôngđếnquantuầnthành,cóýbáocáosựviệc.Khôngngờ,nghexongquanliềnnói:“nửađêmvềsánghômnay,cảnhvệđãbắtđượcmộttênăntrộmvácmộtbaoto,mởrathấynhiềuđồdùngquýgiá.Ôngthửđếnxemsa?”.ÔngGioan liềnxemvàquả thậtôngnhận rađúngđó làđồcủamìnhđãmất.Ôngmừngrỡcámơnquantuầnvànhậntấtcảtàisảnmangvềnhà.Trênđườngvềnhà,ôngnhớrakẻtrộmbịbắt,theonhưquantuầnvừanóivàođúnggiờôngkêucầuđếnthánhAntôn”.

Page 29: Thánh Antôn PaduaThầy chăm học lắm. Dù đêm, dù ngày, thầy không rời sách vở. Tuy nhiên, thầy lấy việc đi đàng nhân đức làm trọng hơn, để

“Bàkiamấtmộtsốtiềnlớnbằngbạcgiấy,tìmmãikhôngra.Sauđóhaitháng,bàkêukhấnthánhAntônmộttuầnchínngày,cóxưngtộirướclễ,Ngàythứ9,đilễvềgầntớinhàthìthấymộtcáibaonằmởbênlềđường.Bàtrôngquarồibỏđi,nhưngnghĩngợithếnào,bàtrởlại,nhặtlên,mởraxemthìrõràngđúngvớisốtiềncủamình,chỉthiếucóhaitrăm.

Ngàyhômsau,cómộtngườibạnthânđếnthútội,xinlỗivàhứasẽtrảlạisốtiềncònthiếulàhaitrămchobà.”

“Tôimấtsốbạcrấtlớn,támthángtìmkhôngra.Nghelờibèbạnmáchbảo,tôicầukhấnthánhAntôn,thìkẻtrộmkínđáonémsốbạcquacửasổtrảlạitôi,tôitinlàthánhnhângiụclòngnó.”

“Cóngườinợtôimộtsốtiềnbảytrăm,đòimãikhôngchịutrả,vìkhôngcógiấytờ gì minh chứng. Tôi tưởng nghĩ chắc làmất luôn. Nay tôi kêu khấn thánhAntôn,thìNgườimởlòngchoanhtathanhtoánhết,lấyđượccủamàkhôngmấtlòng,tôixinđộiơnthánhAntôn.”

Tíchlạccon:“Tôicóđứaconlên8,hằngngàynóvẫnđichơivớicáctrẻemlốixóm,trưahômấy,khôngthấynóvềăncơmnhưthườngngày.Tôilolắngbuồnbã,chongườilùngsụckhắpnơixagần,trongvònghaithángmàvẫnbặtvôâmtín.TôisựcnhớđếnôngthánhAntônvàcầukhấnđếnNgười.Chưahếtmộttuầnlễ,bỗngthấynóvềvànóirằngcóngườibắtnóđểlàmconnuôi,nhưngnótrốnđược.Tôi tin thật thánhAntôn đã đưa nó về, nên tôi nhớ ơn thánh nhânmãimãi.”

“Khoảngnăm1980,đềnthánhAntônởChíHoàmấtmộtlưhươngbằngđồng.MấyôngchứcviệckêukhấnthánhAntôn,rồiđikhắpnơilùngsục,liềnthấybàybánởchợđồđồngvàchỉphảichuộclạibằngmộttiềnnhonhỏ.

Cònnhiềutíchmấtảnhvàng,chuỗibạc,mấtgiấytờ,súcvật,bòngựa..vàđượcthấy.Khôngkểnữakẻodài.

Page 30: Thánh Antôn PaduaThầy chăm học lắm. Dù đêm, dù ngày, thầy không rời sách vở. Tuy nhiên, thầy lấy việc đi đàng nhân đức làm trọng hơn, để

CHƯƠNGV:VỀNHỮNGƠNCỨUGIÚPNGƯỜIKHÁC

Ngoàiơnchữakhỏibệnh,ơntìmthấycủađãnóiởphầntrên,thánhAntôncònrộngtaycứugiúpchomọitrườnghợp,nhưhọchành,thicử,côngănviệclàm,taiquanạnkhỏi,túngthiếungặtnghèo.

Sauđâylàmấytíchđiểnhìnhvềcácơnấy.

CónhiềuhọctrònhờôngthánhAntônmàhọchànhtiếntớiđỗcáckỳthi,đãviếtthưcámơngởivềĐềnthánhtạiParis.

Một gia đình tạ ơn như sau: “Vợ chồng tôi đã cầu xin thánhAntôn giáo dụctrongcôngviệc làmăn, thì thángvừa rồi, thấyphátđạt hơnnhiều.Chúng tôikhôngbiếtlàmthếnàomàtạơnôngthánh.Vậyxingởiđếnmộtbóhoatươi”.

BàLouiskểrằng:“Nhómthuyềnchài thànhToulon từkhichạyđếnkêukhấnthánhAntônthìlàmănkháhơnnhiều”.

“Nhữngnăm trước, nhà tôi làmăn thất bát, người trongnhà lại đauốm luôn.Song từ khi tôi trông cậy chạy đến thánhAntôn, thì làm ăn thịnh lợi vàmọingườiđượckhoẻmạnh”.

“Miềnchúngtôibịdịchtrâubò,thiệthạinhiềulắm.Cónhàchếtmộtcon,cónhàchếthaibacon.ThếmànhờơnthánhAntôn,nhàtôikhôngmấtconnàocả”.

“Tôi là giáoviênnghèo sốngbằngnghềdạyhọc tại tư gia.Đầunămnay, tôikhôngtìmđượcchỗdạy,nêntúngthiếulắm,tôiđãđếnkêukhấnthánhAntôn,thìđếnđầuthángba,cónhàđếnkêutôidạychohọ”.

“Tôiởnhà thuê.Hếthạnkhông tiềnđể trả.Chủnhàdọađuổi.Tôiđivayđâucũng không ra. Sau cùng,tôi kêu khấn thánhAntônmới được hai ngày thì cóngườichovaymàkhônglấylãi”.

“ỞthànhToulon,cómộtngườimởcửahàngbáncơm.Mớiđầuthìđôngkháchlắm,nhưngvềsauvắngdần.Giađìnhlâmcảnhthiếuăn.BỗngmộthômbàtađếnĐềnthánhAntôntạinhàbàLouisemàcầukhấn.Cầunguyệnrồi,bàravề,nửađườnggặpconđitớiđónvàbảo:“Mẹvềgấp,nhàđầykháchrồi”

Page 31: Thánh Antôn PaduaThầy chăm học lắm. Dù đêm, dù ngày, thầy không rời sách vở. Tuy nhiên, thầy lấy việc đi đàng nhân đức làm trọng hơn, để

Từbấy giờ, quán bà đôngkhách.Thỉnh thoảng có khi khách thưa, bà lại kêuthánhnhân,thìkháchlạikéođến.”

TíchtrênđâydochínhbàLouisekểlại.

Page 32: Thánh Antôn PaduaThầy chăm học lắm. Dù đêm, dù ngày, thầy không rời sách vở. Tuy nhiên, thầy lấy việc đi đàng nhân đức làm trọng hơn, để

CHƯƠNGVI:VỀCÁCHSÙNGBÁITHÁNHANTÔN

TrướchếtphảinăngđọctruyệnthánhAntôn,suygẫmvềtínhhạnhcủaNgười,hầunhậnthứcđượcsựthanhcao,lòngnhânhậuvôhạncủaNgười,đểthêmlòngkínhmến,cậytrôngmàcầuxin,kêuvanvớiNgườichosốtsắng.

Khilàmtuầncửunhật,nhấtlàdịplễkínhNgười,càngnênđọchạnhNgườihơnnữa.Tậpnhỏnàybiênsoạnnhằmmụcđíchấy.

VềviệclàmthìngoàiviệcđọckinhthánhAntôn,cònthêmlàmviệcphúcbốthícủacảichongườinghèokhónữa.

Hàngngày,nhất làkhicầnthiết, tacó thểđọccáckinhLạyCha,KínhMừng,SángDanhrồithêmcâu:LạythánhAntônxincầuchochúngtôi.

Hàngtuần,ngườitaquendùngngàythứbađểkínhNgười,cũngnhưngàythứtưkínhthánhGiusevậy.Ngàyđótacóthểlàmthêmviệclàmnhưthamdựthánhlễ,làmviệcbácái,tôngđồ.

Hàngnăm,hãymừng lễ thánhAntôn (13/6) cho thật trọng thể.Nhớ làm tuầncửunhậttrướclễ.ĐốivớinhữngaicólòngsùngkínhNgườiđặcbiệtthìcóthểcoithángnàylàthángthánhAntôn.

Về thứ tựcáckinh trong tuầnba, tuầnbãy, tuầnchín,có thểđọc lần lượtnhưsau:

1. LạyCha,KínhMừng,SángDanh(3hoặc7lần)

2. KinhthánhAntôn.

Mẫu1:

LạyơnThánhAntôn,xưađãchêbỏthếgiancùngvớisựthuộcvềnó,chonên

Page 33: Thánh Antôn PaduaThầy chăm học lắm. Dù đêm, dù ngày, thầy không rời sách vở. Tuy nhiên, thầy lấy việc đi đàng nhân đức làm trọng hơn, để

đượcnhậncùngcảnhiềutíchnhiềucủathiêngliêng,lờinóiviệclàmởtrênđời.

ChúngconxinôngThánhAntôncầuchochúngcon.

ĐángchịulấynhữngsựChúaKitôđãhứa.

ChúngconnàixinĐứcChúaTrờilàmchoHộithánhđượcvuimừngtrongngàylễÔngThánhAntôn, thì chúng con xinĐứcChúaTrời ban sứcmạnh thiêngliêng, chochúngconđược lòngkínhmến thờphượngĐứcChúaTrời cho sốtsắng: cho chúng con đáng hưởng phúc vô cùng đời sau.VìĐứcChúaGiêsuKitô,Chúachúngcon.Amen.

Mẫu2:

LạyơnÔngThánhAntônlàThánhCả,làcharấtnhânlành,đãđượcphépriêngĐứcChúaTrờibancho,đểgiúpngườitatìmthấynhữngcủađãmất.

Xinthươnggiúpchúngconthấycủađangtìmbâygiờ.CònlạixinNgườibầucửchoconđượctinchovững,đượctheothánhýĐứcChúaTrờichotrọn,đượcthậtlòng chê bỏ những sự vui hèn thế gian,màmộtmến những sự thật trên trời.Amen.

Mấykinhcầutuỳnghisửdụng

-ÔngthánhAntôncứuchữakẻcótội./Cầuchochúngcon.

-ÔngthánhAntônanủikẻâulo./Cầuchochúngcon.

-ÔngthánhAntônhaychữakẻliệtlào./Cầuchochúngcon.

-ÔngthánhAntônchokẻmùđượcsáng./Cầuchochúngcon.

-ÔngthánhAntônchokẻquèđượcđi./Cầuchochúngcon.

-ÔngthánhAntônchokẻchếtsốnglại./Cầuchochúngcon.

-ÔngthánhAntônchokẻmấtcủatìmthấy./Cầuchochúngcon.