từ tháng tư chuyện đời chưa kể hết, mỗi một năm lại bộc phát vết thương,

40
Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương, Bao chứng nhân vẫn lên tiếng hùng hồn, Đòi phạm nhân phải chuyển tâm, sám hối… (Trích “Chuyện Đời Chưa Kể Hết” của Nguyễn P. Thúy) Mời đồng bào xem một phần của tội ác CS từ tháng Tư Đen. Những tội ác này không thể nào kể hết. Phần I: Bao Giờ Anh Trỏ Lại? Phần II: Người Tù Không Có Tội !!! Phần III: Biển Đen Phần IV: Trầm Luân Phần V: Hiểm Họa Bủa Vây Phần VI: Em Bé Việt Nam

Upload: clare

Post on 07-Jan-2016

66 views

Category:

Documents


1 download

DESCRIPTION

Chuyện Đời Chưa Kể Hết. Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương, Bao chứng nhân vẫn lên tiếng hùng hồn, Đòi phạm nhân phải chuyển tâm, sám hối… (Trích “Chuyện Đời Chưa Kể Hết” của Nguyễn P. Thúy) Mời đồng bào xem một phần của tội ác CS từ tháng Tư Đen. - PowerPoint PPT Presentation

TRANSCRIPT

Page 1: Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương,

Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết,Mỗi một năm lại bộc phát vết thương,

Bao chứng nhân vẫn lên tiếng hùng hồn,Đòi phạm nhân phải chuyển tâm, sám hối…

(Trích “Chuyện Đời Chưa Kể Hết” của Nguyễn P. Thúy)

Mời đồng bào xem một phần của tội ác CS từ tháng Tư Đen. Những tội ác này không thể nào kể hết.

Phần I: Bao Giờ Anh Trỏ Lại?Phần II: Người Tù Không Có Tội !!!Phần III: Biển ĐenPhần IV: Trầm LuânPhần V: Hiểm Họa Bủa VâyPhần VI: Em Bé Việt Nam

Page 2: Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương,

Thơ: Nguyễn P. ThúyMusic: US Memorial ServiceHình ảnh: Google Image

Page 3: Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương,

Tuyệt vọng ! Tuyệt vọng! Tôi đang tuyệt vọng,Quốc phá gia vong, hiểm họa bủa vây.

Page 4: Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương,

Đám giặc Tàu đang tràn ngập miền Tây,Vì bauxite hay âm mưu bành trướng.

Page 5: Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương,
Page 6: Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương,

Chuyện dâng đất Bản Giốc vừa chấm dứt,

Page 7: Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương,
Page 8: Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương,

Biên giới kê cột mốc mới được dời.

Page 9: Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương,

Ải Nam Quan chốn cũ đã mất rồi,

Hồn Phi

Khanh phải

ngậm ngùi

phiêu bạt. (1)

Page 10: Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương,

Hoàng Sa, Trường Sa vào tay giặc,Tàu ngang nhiên bổ nhậm quận Tam Sa.

Lại lấn thêm lãnh hải của Nam hà,Án ngữ, kiểm soát cả miền duyên hải.

Page 11: Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương,

Tuyệt vọng !Tuyệt vọng !

Cõi lòng tê tái,Từ 75, non nước mãi tuột lùi.

Page 12: Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương,

Ôi thôi !Xã hội chủ nghĩa tiêu điều,

Dân tất bật vì đói ăn thiếu mặc.Còn cái gì là luân thường xã tắc,

Phẩm giá con người, đạo đức vứt đi.

Page 13: Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương,

Sự nghiệp bác Hồ nhồi học làm gì,Để trở thành kẻ ham quyền, bán nước.

Vô văn hóa, vô tài, vô trí tuệ,Chỉ kết bè, tham nhũng, cướp của dân.

Độc tài đảng trị, ngu ngốc vô cùng,Thì chỉ dẫn nước nhà vào tử lộ.

Page 14: Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương,

Lịch Sử Nam Tiến

Hỡi ôi|Bao năm tiền nhân công khó,

Xây dựng nước Nam, thây đổ, máu rơi.Những trang sử hùng, oanh kiệt sáng ngời,

Đời nào cũng có anh hào, liệt nữ.Từng đánh Pháp, đập tan nền đô hộ,

Thắng Tống trào, dẹp Mông Cổ, quân Minh.

Thế nước yếu sao lo cuộc chiến chinh,Hội Diên Hồng dân đồng tình: Quyết chiến!

Giặc có mạnh nhưng không bằng ý chí,Của dân Nam trước hiểm họa diệt vong.

Page 15: Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương,

Vua Hùng Vương

Page 16: Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương,

Phù Đổng Thiên Vương đánh giặc Ân

Page 17: Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương,

Hai Bà Trưng đánh quân Đông Hán

Page 18: Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương,

Bà Triệu (Lệ Trinh) đánh quân Đông Ngô

Page 19: Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương,

Ngô Quyền đánh trận Bạch Đằng Giang

Page 20: Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương,

Đinh Bộ Lĩnh – Cờ lau phá trận

Page 21: Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương,

Hoàng Đế Lê Đại Hành phá Tống, bình Chiêm

Page 22: Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương,

Tuyên Ngôn Độc Lập

“Nam-quốc sơn hà Nam-đế cư,Tiệt nhiên định phận tại thiên thư.Như hà nghịch lỗ tai xâm phạm?Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư!” (2)

Lý Thường Kiệt đánh Tống

Page 23: Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương,

Hưng Đạo Đại Vương Trần Quốc Tuấn đánh quân Mông

“…Nếu bỏ sách thờ ơ lời dạy,Ấy kẻ thù đã mấy đời nay;Tại sao mà lại thế vầy?Là thù không đội trời này được chung.Nếu các ngươi lòng không biết hổ,Không coi điều “sát Lỗ” là cần,Lại không vâng dạy luyện quân,Ấy là quay giáo, bỏ thân ra hàng.Giặc yên rồi còn mang tiếng mãi,Mặt mũi nào đứng với cao dầy?Muốn ngươi hiểu rõ lòng đây,Vậy nên thảo bức hịch này cho nghe.”

Page 24: Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương,

Trần Quang Khải

Tuyên Ngôn Độc Lập

“Đoạt sáo Chương-Dương độ,Cầm Hồ Hàm-Tử quan,Thái bình nghi nỗ lực,Vạn cổ thử giang san. “ (3)

Page 25: Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương,

Vua Quang Trung Nguyễn Huệ đánh giặc Thanh

Page 26: Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương,

Bình Ngô Đại Cáo

“Việc nhân nghĩa cốt ở yên dân,quân điếu phạt chỉ vì khử bạo.Như nước Đại Việt ta từ trước,

vốn xưng văn hiến đã lâu,Sơn hà cương vực đã chia,

phong tục Bắc Nam đã khác.Từ Đinh, Lê, Lý, Trần, gây nền độc lập,

cùng Hán, Đường, Tống, Nguyên,hùng cứ một phương.

Dẫu cường nhược có lúc khác nhau,Song hào kiệt đời nào cũng có.”

Nguyễn Trãi

Page 27: Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương,

Nguyễn Thái Học chống Pháp

“…Chúng tôi đi chết đây ! Các anh cứ công nào việc ấy

nhé ! Cờ Độc Lập phải nhuộm bằng máu ! Hoa Tự

Do phải tưới bằng máu ! Tổ quốc còn cần đến sự hy sinh của con dân nhiều hơn nữa !

Nhiều nữa ! Rồi thế nào cách mệnh cũng có ngày thành

công.”

Page 28: Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương,

Thiếu tướng Nguyễn Khoa Nam (1927-1975)

Page 29: Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương,

Thiếu tướng Phạm Văn Phú (1928-1975)

Page 30: Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương,

Chuẩn tướng Trần Văn Hai (1927-1975)

Page 31: Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương,

Chuẩn tướng Lê Văn Hưng (1933-1975)

Page 32: Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương,

Chuẩn tướng Lê Nguyên Vỹ (1933-1975)

Page 33: Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương,

Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn (1940-1975)

Page 34: Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương,

Trung tá Nguyễn Văn Long ( - 1975)

Page 35: Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương,

Đại Tá Đặng Sĩ Vĩnh và toàn gia đình (1975)

Page 36: Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương,

Đồng bào ơi, Nay lo sợ, phập phồng,

Thế nước yếu, phải làm sao chống giặc.Khí giới: đồng tiền, vạn năng sức mạnh,Không gửi về, đảng hãi sợ cuống cuồng.

Diệt Cộng nô, đây chính kẻ nội thù,Cam đô hộ như trong thời lập quốc.

Thế nước yếu, phải đồng lòng, cương quyết,Vì việc chung mà bỏ hết tị hiềm.

Giang sơn này và tộc Việt ưu tiên,Đánh cho tan quân Tàu mưu Nam tiến.

Page 37: Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương,

Trong tuyệt vọng, đã kết đoàn: Chiến đấu!Nước lâm nguy, đã thể hiện lòng dân.Khi tối tăm, lửa Quốc Đạo soi đường,

Như Sử Việt đã bao lần ghi chép.

Page 38: Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương,

Dậy mà đi, giơ cánh tay sắt thép,Tiếp tiền nhân, hòa máu viết sử xanh.

Hồn núi sông hun đúc giống hùng anh, Đất nước phải bảo tồn, dành con cháu.

Page 39: Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương,

Tuyệt vọng ! Tuyệt vọng! Tôi đang tuyệt vọng,Quốc phá gia vong, hiểm họa bủa vây.Đám giặc Tàu đang tràn ngập miền Tây,Vì bauxite hay âm mưu bành trướng.Chuyện dâng đất Bản Giốc vừa chấm dứt,Biên giới kê cột mốc mới được dời.Ải Nam Quan chốn cũ đã mất rồi,Hồn Phi Khanh phải ngậm ngùi phiêu bạt. Hoàng Sa, Trường Sa vào tay giặc,Tàu ngang nhiên bổ nhậm quận Tam Sa.Lại lấn thêm lãnh hải của Nam hà,Án ngữ, kiểm soát cả miền duyên hải.

Tuyệt vọng !Tuyệt vọng !Cõi lòng tê tái,Từ 75, non nước mãi tuột lùi.Ôi thôi !Xã hội chủ nghĩa tiêu điều,Dân tất bật vì đói ăn thiếu mặc.Còn cái gì là luân thường xã tắc,Phẩm giá con người, đạo đức vứt đi.Sự nghiệp bác Hồ nhồi học làm gì,Để trở thành kẻ ham quyền, bán nước.Vô văn hóa, vô tài, vô trí tuệ,Chỉ kết bè, tham nhũng, cướp của dân.Độc tài đảng trị, ngu ngốc vô cùng,Thì chỉ dẫn nước nhà vào tử lộ.

Hỡi ôi!Bao năm tiền nhân công khó,

Xây dựng nước Nam, thây đổ, máu rơi.Những trang sử hùng, oanh kiệt sáng ngời,

Đời nào cũng có anh hào, liệt nữ.Từng đánh Pháp, đập tan nền đô hộ,

Thắng Tống trào, dẹp Mông Cổ, quân Minh.Thế nước yếu sao lo cuộc chiến chinh,

Hội Diên Hồng dân đồng tình: Quyết chiến!Giặc có mạnh nhưng không bằng ý chí,

Của dân Nam trước hiểm họa diệt vong.

Đồng bào ơi, Nay lo sợ, phập phồng,

Thế nước yếu, phải làm sao chống giặc.Khí giới: đồng tiền, vạn năng sức mạnh,Không gửi về, đảng hãi sợ cuống cuồng.

Diệt Cộng nô, đây chính kẻ nội thù,Cam đô hộ như trong thời lập quốc.

Thế nước yếu, phải đồng lòng, cương quyết,Vì việc chung mà bỏ hết tị hiềm.

Giang sơn này và tộc Việt ưu tiên,Đánh cho tan quân Tàu mưu Nam tiến.

Trong tuyệt vọng, đã kết đoàn: Chiến đấu!Nước lâm nguy, đã thể hiện lòng dân.Khi tối tăm, lửa Quốc Đạo soi đường,

Như Sử Việt đã bao lần ghi chép.Dậy mà đi, giơ cánh tay sắt thép,

Tiếp tiền nhân, hòa máu viết sử xanh.Hồn núi sông hun đúc giống hùng anh, Đất nước phải bảo tồn, dành con cháu.

Nguyễn P. Thúy, 5/15/2009

Page 40: Từ tháng Tư chuyện đời chưa kể hết, Mỗi một năm lại bộc phát vết thương,

(1) Ông Nguyễn Phi Khanh, thân sinh của Nguyễn Trãi, từng là một vị đại quan thời nhà Hồ (Quý Ly). Sau nhà Hồ thua nhà Minh bên Tàu, ông bị bắt giải về Tàu, có hai nguời con đi theo để lo lắng cho ông là Nguyễn Phi Hùng và Nguyễn Trãi. Ông chắc chắn rằng không còn thấy lại Tổ quốc nữa nên nhân lúc vắng vẻ ông bảo Nguyễn Trãi: “Con là nguời có học, có tài nên tìm cách rửa nhục cho nuớc, trả thù cho cha như thế mới là đại hiếu. Lo là lo chứ cứ phải theo cha khóc lóc như đàn bà mới là hiếu hay sao?”. Nghe lời khuyên giải ấy, Nguyễn Trãi đành để Nguyễn Phi Hùng theo cha sang Tàu và đem hài cốt về nuớc sau khi cha chết. Rồi Nguyễn Trãi gạt nuớc mắt từ biệt cha và em tại Ải Nam Quan, quay trở lại tìm con đuờng “rửa nhục cho nuớc, trả thù cho cha”.Sau này Nguyễn Trãi đã chu toàn lời cha dặn, làm đuợc việc phi thường ấy.

(2) Dịch nôm “Tuyên Ngôn Độc Lập” của Lý Thường Kiệt: “Sông núi nước Nam, Nam đế ở,Rõ ràng phân định tại đất trời.Cớ sao nghịch tặc sang xâm phạm?Cứ thử làm xem, chuốc bại nhơ!”

(3) Dịch nôm “Tuyên Ngôn Độc Lập” của Trần Quang Khải:“Chương-Dương cướp giáo giặc,Hàm-Tử bắt quân thù,Thái bình nên gắng sức,Non nước ấy nghìn thu.”

* Trong khuôn khổ hạn hẹp của show này, tác giả không thể vinh danh tất cả những anh hùng lập quốc, cứu quốc, và tận lực hy sinh vì tổ quốc. Xin lượng thứ.

** Qua mạng ảo Internet tác giả đã may mắn gặp được những bạn cùng chí hướng, đã sát cánh bên nhau, cùng chia sẻ mẫu số chung “Người thật, việc thật”, “Thiện thắng Ác”, và “Tổ Quốc trên hết”.Tác giả có lời ghi ân đến nhóm GLTG73; anh Nguyễn Thái Hòa với những Chuyến Xe Thư chuyên chở tâm tình của các bạn Gia Long, Trưng Vương, Taberd, Kiến Trúc, Chu Văn An, Petrus Ký, … ; anh Bùi Bảo Sơn và nhóm Chu Văn An thế giới; cùng thi sĩ Vĩnh Nhất Tâm đã hổ trợ tinh thần và cung cấp tài liệu.