Đây là cơ hội của nó để chơi với đội thắng—làm sao nó có ... · nghĩ về...

1
Tháng Mười năm 2015 67 66 Liahona THIẾU NHI Bài của Marissa Widdison Các Tạp Chí Giáo Hội Dựa vào một câu chuyện có thật “Hãy nhớ ngày Sa Bát đặng giữ cho ngày ấy được thánh” (Mô Si A 13:16). M iranda vội vã bước vào cửa trước, biết ơn rằng căn nhà của nó mát hơn thời tiết mùa hè nóng nực ở bên ngoài. Nó đổ mồ hôi nhễ nhại vì trận đấu bóng đá cuối cùng của mùa và thất vọng vì đội Teal Turbos đã thua. Một lần nữa. Mẹ nó bước vào phòng mang theo một chai nước và một túi đựng mấy lát cam còn lại của trận đấu. “Con đã chơi rất hay. Thủ môn là một vị trí rất khó.” Miranda đã chơi rất giỏi—nó đã chặn rất nhiều cú đá và đá mạnh hơn bình thường. Nhưng hầu hết các cô gái khác trong đội của nó chưa bao giờ chơi bóng đá, và hôm nay là chính thức: họ đã thua tất cả các trận đấu trong mùa này. “Tôi chỉ ước gì mình có thể chơi trong một đội đã từng thắng một lần trong một thời gian, bạn biết không?” Mắt của Miranda nhòa lệ và rơi xuống cái áo thun màu xanh dương và xanh lá cây của nó. Khi nó nhắm mắt lại thì điện thoại reo. Một Quyết Định Chiến Thắng Mẹ nó nhấc điện thoại lên và một lúc sau bà nói: “Điện thoại của con nè.” “Chào Miranda. Đây là Tom, huấn luyện viên của Đội Chili Kickers. Tôi đã xem trận đấu của em hôm nay. Trong trận đấu, em đã chơi rất giỏi.” Tim của Miranda bắt đầu đập nhanh hơn. Đội Chili Kickers là đội bóng đá giỏi nhất trong liên đoàn bóng đá! “Đội bóng của chúng tôi sẽ tham dự trận đấu cho giải vô địch của khu vực vào tháng tới. Em chơi rất xuất sắc hôm nay nên tôi muốn em đến chơi với chúng tôi với vị trí là một thủ môn dự phòng.” Tim của Miranda gần như nhảy ra khỏi lồng ngực. Đây là cơ hội của nó để chơi với một đội bóng luôn luôn thắng! Miranda nói: “Cháu rất muốn chơi!” Họ nói chuyện một vài phút về các chi tiết trước khi nó gác máy và chạy vào căn phòng khác để nói cho Mẹ nó biết. Họ đã cùng nhau bắt đầu viết ngày tháng của các buổi tập dượt và các trận đấu lên trên tấm lịch của gia đình. Bỗng nhiên Mẹ nó ngừng viết, cây bút của bà do dự ngừng lại ở một trong những ô vuông trên tấm lịch. “Thôi rồi. Miranda ơi, các trận đấu này là vào ngày Chủ Nhật. Đây, xem này.” Bà chỉ vào lịch trình trận đấu và quay sang Miranda với một cái cau mày lo lắng. “Con nghĩ chúng ta nên làm gì đây?” TRANH ẢNH DO BRAD TEARE MINH HỌA Đây là cơ hội của nó để chơi với đội thắng—làm sao nó có thể từ chối được chứ? MỘT NGÀY VUI THÍCH Thánh thư dạy chúng ta rằng ngày Sa Bát phải là một ngày vui thích (xin xem Ê Sai 58:13). Các em có thể làm những điều vui vẻ nào vào ngày Chủ Nhật? Các em có thể thờ phượng Cha Thiên Thượng trong vài cách thức tuyệt vời, đầy sáng tạo nào? Lòng của Miranda se lại, và nó cắn môi như thể nó đang suy nghĩ về những lựa chọn của nó. Mẹ nó có thể cho phép nó chơi nếu nó xin, nhưng khi nó nghĩ về việc chơi vào ngày Chủ Nhật—và nhất là không đi nhà thờ—thì nó cảm thấy khó chịu trong lòng. Nó biết ngày Chủ Nhật là phải đi nhà thờ và thờ phượng Cha Thiên Thượng, và nó thực sự không thể làm những điều đó trong khi chơi bóng đá. Miranda nói: “Con nghĩ rằng có lẽ con nên gọi điện thoại lại cho ông ấy và nói với ông ấy là con không thể chơi được.” Nó đã cố gắng hết sức để không khóc. Mặc dù nó biết đó là lựa chọn đúng, nhưng thật là khó để từ bỏ một việc mà nó vô cùng mong muốn. “Và con có biết là mẹ nghĩ gì không?” Mẹ nó nói trong khi ôm nó thật chặt. “Mẹ nghĩ rằng con là một đứa con tuyệt vời.” Vào ngày Chủ Nhật đó, trong khi Miranda ngồi trong Hội Thiếu Nhi, em suy nghĩ về quyết định tốt mà em đã đưa ra. Người huấn luyện viên đã rất ngạc nhiên khi Miranda gọi điện thoại và nói rằng nó không thể chơi bóng đá vào ngày Chủ Nhật được. Ông ấy đã cố gắng để nó thay đổi ý định của nó, nhưng nó đã quyết định rồi. Bây giờ, khi nó lắng nghe các bài hát và các bài học của Hội Thiếu Nhi, Miranda mỉm cười. Cảm giác bình yên trong lòng cho nó biết rằng nó đang ở đúng chỗ. Xét cho cùng, nó đã đưa ra một quyết định chiến thắng. ◼

Upload: others

Post on 05-Jan-2020

2 views

Category:

Documents


0 download

TRANSCRIPT

T h á n g M ư ờ i n ă m 2 0 1 5 6766 L i a h o n a

THIẾU NHI

Bài của Marissa WiddisonCác Tạp Chí Giáo HộiDựa vào một câu chuyện có thật“Hãy nhớ ngày Sa Bát đặng giữ cho ngày ấy được thánh” (Mô Si A 13:16).

Miranda vội vã bước vào cửa trước, biết ơn rằng căn nhà của

nó mát hơn thời tiết mùa hè nóng nực ở bên ngoài. Nó đổ mồ hôi nhễ nhại vì trận đấu bóng đá cuối cùng của mùa và thất vọng vì đội Teal Turbos đã thua. Một lần nữa.

Mẹ nó bước vào phòng mang theo một chai nước và một túi đựng mấy lát cam còn lại của trận đấu.

“Con đã chơi rất hay. Thủ môn là một vị trí rất khó.”

Miranda đã chơi rất giỏi—nó đã chặn rất nhiều cú đá và đá mạnh hơn bình thường. Nhưng hầu hết các cô gái khác trong đội của nó chưa bao giờ chơi bóng đá, và hôm nay là chính thức: họ đã thua tất cả các trận đấu trong mùa này.

“Tôi chỉ ước gì mình có thể chơi trong một đội đã từng thắng một lần trong một thời gian, bạn biết không?” Mắt của Miranda nhòa lệ và rơi xuống cái áo thun màu xanh dương và xanh lá cây của nó. Khi nó nhắm mắt lại thì điện thoại reo.

Một Quyết Định Chiến ThắngMẹ nó nhấc điện thoại lên và

một lúc sau bà nói: “Điện thoại của con nè.”

“Chào Miranda. Đây là Tom, huấn luyện viên của Đội Chili Kickers. Tôi đã xem trận đấu của em hôm nay. Trong trận đấu, em đã chơi rất giỏi.”

Tim của Miranda bắt đầu đập nhanh hơn. Đội Chili Kickers là đội bóng đá giỏi nhất trong liên đoàn bóng đá!

“Đội bóng của chúng tôi sẽ tham dự trận đấu cho giải vô địch của khu vực vào tháng tới. Em chơi rất xuất sắc hôm nay nên tôi muốn em đến chơi với chúng tôi với vị trí là một thủ môn dự phòng.”

Tim của Miranda gần như nhảy ra khỏi lồng ngực. Đây là cơ hội của nó để chơi với một đội bóng luôn luôn thắng!

Miranda nói: “Cháu rất muốn chơi!” Họ nói chuyện một vài phút về các chi tiết trước khi nó gác máy và chạy vào căn phòng khác để nói cho Mẹ nó biết. Họ đã cùng nhau bắt đầu viết ngày tháng của các buổi tập dượt và các trận đấu lên trên tấm lịch của gia đình.

Bỗng nhiên Mẹ nó ngừng viết, cây bút của bà do dự ngừng lại ở một trong những ô vuông trên tấm lịch.

“Thôi rồi. Miranda ơi, các trận đấu này là vào ngày Chủ Nhật. Đây, xem này.” Bà chỉ vào lịch trình trận đấu và quay sang Miranda với một cái cau mày lo lắng. “Con nghĩ chúng ta nên làm gì đây?” TR

ANH

ẢNH

DO B

RAD

TEAR

E M

INH

HỌA

Đây là cơ hội của nó để chơi với đội thắng—làm sao nó có thể từ chối được chứ?

MỘT NGÀY VUI THÍCH

Thánh thư dạy chúng ta rằng ngày Sa Bát phải là một ngày vui thích (xin xem Ê Sai 58:13).

Các em có thể làm những điều vui vẻ nào vào ngày Chủ Nhật? Các em có thể thờ phượng Cha Thiên Thượng trong vài cách thức tuyệt vời, đầy sáng tạo nào?

Lòng của Miranda se lại, và nó cắn môi như thể nó đang suy nghĩ về những lựa chọn của nó. Mẹ nó có thể cho phép nó chơi nếu nó xin, nhưng khi nó nghĩ về việc chơi vào ngày Chủ Nhật—và nhất là không đi nhà thờ—thì nó cảm thấy khó chịu trong lòng. Nó biết ngày Chủ Nhật là phải đi nhà thờ và thờ phượng Cha Thiên Thượng, và nó thực sự không thể làm những điều đó trong khi chơi bóng đá.

Miranda nói: “Con nghĩ rằng có lẽ con nên gọi điện thoại lại cho ông ấy và nói với ông ấy là con không thể chơi được.” Nó đã cố gắng hết sức để không khóc. Mặc dù nó biết đó là lựa chọn đúng, nhưng thật là khó để từ bỏ một việc mà nó vô cùng mong muốn.

“Và con có biết là mẹ nghĩ gì không?” Mẹ nó nói trong khi ôm nó thật chặt. “Mẹ nghĩ rằng con là một đứa con tuyệt vời.”

Vào ngày Chủ Nhật đó, trong khi Miranda ngồi trong Hội Thiếu Nhi, em suy nghĩ về quyết định tốt mà em đã đưa ra. Người huấn luyện viên đã rất ngạc nhiên khi Miranda gọi điện thoại và nói rằng nó không thể chơi bóng đá vào ngày Chủ Nhật được. Ông ấy đã cố gắng để nó thay đổi ý định của nó, nhưng nó đã quyết định rồi. Bây giờ, khi nó lắng nghe các bài hát và các bài học của Hội Thiếu Nhi, Miranda mỉm cười. Cảm giác bình yên trong lòng cho nó biết rằng nó đang ở đúng chỗ. Xét cho cùng, nó đã đưa ra một quyết định chiến thắng. ◼