ai cho tôi tình yêu rhumba ai lên x hoa Đào bolero · ai cho tôi tình yêu rhumba ai lên...
TRANSCRIPT
Ai Cho Tôi Tình Yêu RhumbaAi Lên Xứ Hoa Đào BoleroAi Về Sông Tương SlowAnh Cho Em Mùa Xuân Cha ChaAnh Còn Nợ Em SlowAnh Đã Quên Mùa Thu SlowAnh Không Còn Yêu Em Nữa Đâu SlowAnh Là Tất Cả(You mean everything to me)
Slow Rock
Anh Là Tia Nắng Trong Em Cha ChaAnh Vẫn Biết SlowẢo Ảnh RhumbaÁo Anh Sứt Chỉ Đường Tà SlowÁo Lụa Hà Đông BalladÂn Tình Đánh Mất SlowBa Năm Ta Yêu Em Âm Thầm BoleroBà Mẹ Quê Pop RockBài Ca Ngợi Quê Hương FoxtrotBài Cho Em SlowBài Cuối Cho Người Tình Slow RockBài Không Tên Cuối Cùng BostonBài Không Tên Số 4 SlowBài Không Tên Số 7 SlowBài Không Tên Số 8 BossaBài Luân Vũ Mùa Mưa ValseBài Tango Cho Em TangoBài Tango Tình Yêu (Blue Tango) TangoBài Tango Xa Rồi TangoBài Thánh Ca Buồn Slow RockBạn Tôi Pop SlowBản Tango Mùa Thu TangoBản Tình Ca Cho Em SlowBản Tình Cuối Slow RockBánh Xe Lãng Tử FoxtrotBao Giờ Biết Tương Tư BostonBây Giờ Tháng Mấy JazzBẩy Ngày Đợi Mong BossaBên Bờ Suối Vắng Slow RockBên Cầu Biên Giới RhumbaBên Đời Hiu Quạnh Pop Rock
Bên Nhau Đêm Nay(Dancing All Night)
Cha Cha
Bên Nhau Mùa Xuân Cha ChaBên Nhau Ngày Vui RockBến Cũ BossaBiển Mặn RhumbaBiển Nhớ SlowBiển Tình BoleroBiết Đến Thuở Nào RockBiết Ra Sao Ngày Sau ValseBiết Trả Lời Sao BoleroBiệt Ly SlowBốn Mươi Hai Mươi TwistBóng Chiều Tà TangoBóng Chiều Xưa RockBóng Nhỏ Đường Chiều BoleroBóng Nhỏ Giáo Đường RhumbaBông Hồng Cài Áo SlowBọt Biển Blue RockBuồn BossaBuồn Tàn Thu SlowBuồn Trong Kỷ Niệm BoleroBức Họa Đồng Quê Cha ChaBước Tình Hồng RockCafe Đắng BoleroCảm Ơn BalladCăn Nhà Ngoại Ô BoleroCánh Buồm Xa Xưa Salsa BoleroCánh Bướm Vườn Xuân Cha ChaCánh Hồng Trung Quốc SwingCánh Thiệp Đầu Xuân RhumbaCành Hoa Trắng SlowCát Bụi RockCây Đàn Bỏ Quên BostonChỉ Chừng Đó Thôi ValseChỉ Có Em BebopChỉ Là Giấc Mơ Qua Cha ChaChị Tôi - Trần Tiến Country RockChị Tôi - Trọng Đài BostonChiếc Áo Bà Ba Rhumba
Chiếc Lá Cuối Cùng SlowChiếc Lá Mùa Đông Cha ChaChiều TangoChiều Cuối Tuần BossaChiều Làng Em Cha ChaChiều Một Mình Qua Phố Slow RockChiều Nay Không Có Em Slow RockChiều Tím BostonChim Sáo Ngày Xưa Cha ChaCho Nhau Lời Nguyện Cầu Slow RockCho Người Tình Lỡ BostonCho Tôi Lại Từ Đầu Slow RockCho Vừa Lòng Em BossaChuyến Tầu Hoàng Hôn BoleroChuyển Bến BossaChuyện Ba Mùa Mưa BoleroChuyện Ba Người BossaChuyện Giàn Thiên Lý RhumbaChuyện Hẹn Hò RhumbaChuyện Hoa Sim BoleroChuyện Tình (Love Story) RockChuyện Tình Buồn BossaChuyện Tình Không Suy Tư Slow RockChuyện Tình Lan và Điệp BoleroCó Nhớ Đêm Nào TangoCó Nhớ Đêm Nào TwistCỏ Úa SlowCô Bắc Kỳ Nho Nhỏ BebopCô Bé Hờn Dỗi RockCô Bé Ngày Xưa TangoCô Đơn BostonCô Hái Mơ Cha ChaCô Hàng Cà Phê Cha ChaCô Hàng Nước Cha ChaCô Láng Giềng RockCon Đường Mang Tên Em BossaCon Đường Tình Ta Đi BossaCon Gái Cha ChaCon Thuyền Không Bến SlowCon Yêu (Child) Rock Swing
Còn Chút Gì Để Nhớ BostonCòn Gì Nữa Đâu BoleroCòn Lại Nỗi Cô Đơn Blue RockCòn Tuổi Nào Cho Em SlowCòn Yêu Em Mãi Hard RockCơn Mê Tình Ái BoleroCơn Mưa Hạ SlowCơn Mưa Phùn BostonCuối Cùng Cho Một Tình Yêu BostonDạ Khúc BostonDấu Chân Kỷ Niệm BoleroDấu Tình Sầu SlowDĩ Vãng BostonDiễm Xưa SlowDòng Sông Kỷ Niệm SlowDuyên Kiếp SlowDư Âm BlueDừng Bước Giang Hồ PasodobleĐà Lạt Hoàng Hôn SlowĐám Cưới Nghèo RhumbaĐàn Không Tiếng Hát TangoĐêm Cuối Cùng BostonĐêm Định Mệnh SlowĐêm Đô Thị TwistĐêm Đông SlowĐêm Không Ngủ BoleroĐêm Nay Ai Đưa Em Về SlowĐêm Thấy Ta Là Thác Đổ SlowĐịnh Mệnh Buồn Slow RockĐoạn Cuối Tình Yêu Slow RockĐón Xuân Này Nhớ Xuân Xưa RhumbaĐố Ai Cha ChaĐôi Mắt Người Sơn Tây JazzĐồn Vắng Chiều Xuân RhumbaĐưa Em Tìm Động Hoa Vàng BostonĐừng Bỏ Em Một Mình Slow RockĐừng Xa Em Đêm Nay RhumbaĐường Xa Ướt Mưa RockĐường Xưa Lối Cũ BoleroEm Đã Cho Tôi Bầu Trời Slow
Em Đẹp Nhất Đêm Nay RockEm Đẹp Như Mơ RhumbaEm Đến Thăm Anh Một Chiều Mưa BostonEm Đi Chùa Hương New AgeEm Đi Rồi SlowEm Hiền Như Ma Soeur ValseEm Là Tất Cả SlowEm Lễ Chùa Này ValseGánh Hàng Rong SlowGặp Nhau Làm Ngơ Cha ChaGhen SwingGiã Từ RhumbaGiã Từ Dĩ Vãng RockGiáng Ngọc SlowGiọt Lệ Đài Trang RhumbaGiọt Mưa Thu SlowGiọt Mưa Trên Lá ValseGiọt Nắng Bên Thềm SlowGọi Người Yêu Dấu ValseGọi Tên Bốn Mùa SlowGọi Tên Người Yêu SlowrockGửi Gió Cho Mây Ngàn Bay SlowHà Nội Mùa Vắng Những Cơn Mưa RockHạ Trắng SlowHai Mùa Mưa BossaHai Phương Trời Cách Biệt TangoHai Vì Sao Lạc BossaHàn Mặc Tử BoleroHạnh Phúc Bất Tận BalladHạnh Phúc Lang Thang BostonHãy Quay Về Bên Nhau BostonHãy Yêu Như Chưa Yêu Lần Nào SlowrockHãy Sống Cho Tuổi Trẻ Country RockHãy Twist Lên Nào TwistHoa Học Trò BossaHoa Sứ Nhà Nàng RhumbaHoa Tím Ngày Xưa Cha ChaHoa Xuân BossaHoang Vắng Pop RockHoài Cảm Boston
Huế Xưa RockHuyền Thoại Người Con Gái BebopHương Xưa BostonHướng Về Hà Nội SlowKhát Vọng Slow RockKhi Anh Nhìn Em RhumbaKhi Đã Yêu BossaKhi Em Nhìn Anh Hip hopKhi Em Thoáng Qua Đời Tôi RhumbaKhi Người Yêu Tôi Khóc BostonKhi Xưa Ta Bé RockKhông SlowKhông 2 TechnoKhông Cần Nói Yêu Anh SlowKhông Còn Mùa Thu BostonKhông Giờ Rồi SlowKhuya Nay Anh Đi Rồi RhumbaKhúc Hát Ân Tình BossaKhúc Hát Thanh Xuân ValseKhúc Thụy Du BostonKiếp Cầm Ca TangoKiếp Đam Mê RockKiếp Nào Có Yêu Nhau SlowKiếp Nghèo TangoLá Đổ Muôn Chiều Slow RockLầm BalladLàng Tôi JazzLạnh Lùng TangoLạnh Trọn Đêm Mưa RhumbaLâu Đài Tình Ái BossaLệ Đá Slow RockLiên Khúc Mưa Cha ChaLời Buồn Thánh Cha ChaLời Cuối Cho Em Slow RockLời Đắng Cho Một Cuộc Tình BossaLời Thề Trên Đá TwistLối Về Xóm Nhỏ Cha ChaLưu Bút Ngày Xanh BoleroMai ValseMai Lỡ Mình Xa Nhau Bossa
Mãi Không Phai Cha ChaMáu Nhuộm Bến Thượng Hải RockMắt Biếc BostonMắt Nai ChaChaCha Cha ChaMây Lang Thang Cha ChaMôi Tím PasodobleMộ Khúc BostonMộng Ban Đầu TangoMộng Chiều Xuân TangoMộng Dưới Hoa Hip hopMộng Viễn Du ValseMột Chuyến Bay Đêm Cha ChaMột Cõi Đi Về SlowMột Lần Nào Cho Tôi Gặp Được Em BostonMột Lần Nữa Thôi SlowMột Lời Cuối Cho Em Slow RockMột Mai Em Đi JazzMột Mình BostonMột Ngày Không Có Em SlowMột Ngày Như Mọi Ngày SlowrockMơ Hoa Cha ChaMơ Những Ngày Nắng Lên SlowMùa Đông Của Anh BossaMùa Hoa Anh Đào RhumbaMùa Thu Chết SlowMùa Thu Cho Em Slow RockMùa Thu Không Trở Lại SlowrockMùa Thu Lá Bay RockMùa Thu Yêu Đương Hip hopMùa Xuân Ơi Cha ChaMùa Xuân Trên Đỉnh Bình Yên RockMưa ValseMưa Nửa Đêm BoleroMưa Rừng Cha ChaMưa Qua Phố Vắng RhumbaMưa Saigon Mưa Hà Nội BossaMưa Trên Biển Vắng(Je n'pourrai jamais t'oublier)
Pop Slow
Mười Năm Tình Cũ SlowMười Năm Yêu Em Bossa
Nắng Chiều Cha ChaNắng Hạ Slow RockNắng Thủy Tinh Slow RockNếu Có Nhớ Đến RockNếu Đừng Dang Dở TangoNếu Một Mai Em Sẽ Qua Đời BostonNếu Một Ngày BossaNếu Ta Đừng Quen Nhau Slow RockNgàn Năm Vẫn Đợi SlowNgàn Thu Áo Tím BostonNgăn Cách BostonNgày Đó Trên Chiếc Cầu BoleroNgày Em Đi RockNgày Hạnh Phúc Slow RockNgày Tân Hôn Slow RockNgày Về SlowNgày Vui Bên Nhau Cha ChaNgày Xưa Hoàng Thị ValseNgậm Ngùi BostonNghẹn Ngào BostonNgõ Hồn Qua Đêm BossaNgọc Lan BostonNguyệt Ca RockNgười Đi Qua Đời Tôi Slow RockNgười Em Sầu Mộng Slow RockNgười Hàng Xóm (Bướm Trắng) BossaNgười Ngoài Phố BoleroNgười Tình Mùa Đông SlowNgười Tình Trăm Năm RockNgười Yêu Cô Đơn RhumbaNgười Yêu Dấu BoleroNhạc Sầu Tương Tư BoleroNhật Ký Đời Tôi BoleroNhìn Những Mùa Thu Đi SlowNhớ Nhau Hoài BoleroNhư Cánh Vạc Bay Slow RockNhư Đã Dấu Yêu Slow RockNhư Vạt Nắng Pop RockNhững Bước Chân Âm Thầm Cha ChaNhững Lời Dối Gian Slow
Niệm Khúc Cuối BostonNỗi Buồn Gác Trọ BoleroNỗi Buồn Hoa Phượng BoleroNỗi Lòng JazzNụ Tầm Xuân RockNuối Tiếc SlowNửa Đêm Ngoài Phố BossaNửa Hồn Thương Đau Slow RockNửa Vầng Trăng Pop RockNương Chiều SlowÔ Mê Ly FolkÔi Giàn Thiên Lý Đã Xa Rồi ValseParis Có Gì Lạ Không Em BostonPhiên Khúc Chiều Mưa TangoPhôi Pha BostonPhố Đêm BoleroPhố Vắng Em Rồi SlowPhút Cuối Slow RockPhượng Hồng SlowPhượng Yêu SlowQua Cơn Mê RhumbaQuên Đi Hết Đam Mê BebopQuỳnh Hương Cha ChaRiêng Một Góc Trời BostonRồi Như Đá Ngây Ngô BossaRu Em Từng Ngón Xuân Nồng BostonRu Ta Ngậm Ngùi BostonRừng Xưa Đã Khép Slow RockSaigon Cha ChaSang Ngang BostonSao Anh Nỡ Đành Quên SlowSao Chưa Thấy Hồi Âm BoleroSao Em Nỡ Vội Lấy Chồng SlowSầu Đông Cha ChaSầu Lẻ Bóng BoleroSầu Tím Thiệp Hồng BoleroSáu Mươi Năm TwistSơn Nữ Ca TangoSuối Mơ RockTà Áo Xanh Rock
Tâm Hồn Cô Đơn TechnoThà Như Giọt Mưa Slow RockTháng Sáu Trời Mưa SlowThành Phố Buồn SlowThành Phố Mưa Bay BostonThì Thầm Mùa Xuân RockThiên Đàng Ái Ân Cha ChaThiên Thai JazzThôi TechnoThu Ca TangoThu Hát Cho Người Pop SlowThu Quyến Rũ JazzThu Sầu SlowThuyền Viễn Xứ BostonThuở Ban Đầu Cha ChaThương Hoài Ngàn Năm Slow RockThương Một Người RhumbaThương Nhau Ngày Mưa Slow RockThương Vể Miền Trung SlowTiễn Đưa BossardTiễn Em Nơi Phi Trường Slow RockTiếng Đàn Tôi TangoTiếng Hót Chim Đa Đa RockTiếng Mưa Rơi Cha ChaTiếng Sáo Thiên Thai RhumbaTiếng Xưa SlowTím Cả Rừng Chiều RhumbaTình Pop RockTình Ca SlowTình Cho Không TangoTình Có Như Không Cha ChaTình Đời Slow RockTình Em Trao Anh Pop RockTình Hoài Hương SlowTình Hờ SlowTình Khúc Buồn BostonTình Khúc Chiều Mưa Cha ChaTình Khúc Tháng Sáu BostonTình Lỡ SlowTình Nghệ Sĩ Slow
Tình Nhớ BostonTình Xa SlowTình Yêu Trả Lại Trăng Sao BoleroTóc Em Đuôi Gà DiscoTóc Mai Sợi Vắn Sợi Dài RockTóc Mây SlowTôi Đi Giữa Hoàng Hôn SlowTôi Đưa Em Sang Sông TechnoTôi Muốn BebopTôi Ru Em Ngủ BostonTrả Lại BoleroTrả Nợ Tình Xa Slow RockTrái Tim Bên Lề SlowTrái Tim Không Ngủ Yên RockTrái Tim Lầm Lỡ BossaTrái Tim Mùa Đông SlowTrăng Mờ Bên Suối SlowTrăng Sáng Vườn Chè RhumbaTrăng Sơn Cước SalsaTrên Ngọn Tình Sầu SlowTrở Về Bến Mơ Pop RockTrở Về Mái Nhà Xưa BostonTrưng Vương Khung Cửa Mùa Thu Pop RockTừ Đó Em Buồn BoleroTừ Giọng Hát Em SlowTuổi Đá Buồn Slow RockTuổi Đời Mênh Mông SwingTưởng Rằng Đã Quên RockTuyết Rơi Slow RockƯớc Gì Pop RockƯớt Mi BostonVà Con Tim Đã Vui Trở Lại BebopVà Tôi Cũng Yêu Em SalsaVề Đây Nghe Em SlowVề Với Cát Bụi BossaVết Thương Cuối Cùng Pop RockVì Đó Là Em JazzVũ Điệu Thần Tiên Cha ChaVũ Nữ Thân Gầy TangoXa Em Kỷ Niệm Pop Rock
Xa Rồi Tuổi Thơ Country RockXin Cho Tôi Slow RockXin Còn Gọi Tên Nhau SlowXin Hãy Rời Xa BoleroXin Một Ngày Mai Có Nhau BebopXin Thời Gian Qua Mau BoleroXin Vẫy Tay Chào SlowXóm Đêm RhumbaXót Xa Slow RockXuân và Tuổi Trẻ ValseYêu (Trần Thiện Thanh) BossaYêu (Văn Phụng) BossaYêu Em Âm Thầm SlowYêu Em Dài Lâu Cha ChaYêu Một Mình RhumbaYêu Nhau Đi (Besame Mucho) Country RockYêu và Mơ Bebop
1
Ai Cho Tôi Tình Yêu Trúc Phƣơng
Ai cho tôi tình yêu
Của ngày thơ ngày mộng
Tôi xin dâng vòng tay mở rộng
Và đón ngƣời đi vào tim tôi
Bằng môi trên bờ môi
Nhƣng biết chỉ là mơ
Nên lòng nức nở, thƣơng còn yêu,
yêu thì chƣa hết
Nên gọi tên tình chƣa đỗ bến,
(biết) nẻo mô mà tìm?
Nằm nghe cô đơn,
thoáng bƣớc trong hồn
Giá buốt về tìm,
sao rơi cuối đêm
Nhạc vắng mang nhiều cay đắng,
ru hồn đi hoang
Ai cho tôi tình yêu,
để làm duyên một ngƣời
Tôi xin dâng tình tôi trọn đời
Ngƣời ơi ngƣời, xin đừng e ấp,
làm tim nghẹn ngào ....
2
Ai Lên Xứ Hoa Đào Hoàng Nguyên
Ai lên xứ hoa đào dừng chân bên hồ nghe chiều rơi,
Nghe hơi giá len vào hồn ngƣời chiều xuân mây êm trôi.
Thông reo bên suối vắng, lời dìu dặt nhƣ tiếng tơ,
Xuân đi trong mắt biếc lòng dạt dào nên ý thơ.
Nghe tâm tƣ mơ ƣớc mộng đào nguyên đẹp nhƣ chuyện ngày xƣa.
Ai lên xứ hoa đào đừng quên bƣớc lần theo đƣờng hoa
Hoa bay đến bên ngƣời ngại ngần rồi hoa theo chân ai.
Đƣờng trần nhìn hoa bƣớm rồi lòng trần mơ bƣớm hoa,
Lâng lâng trong sƣơng khói rồi bàng hoàng theo khói sƣơng,
Lạc dần vào quên lãng rồi đƣờng hoa lặng bƣớc trong lãng quên.
Ôi! màu hoa đào, màu hoa đào chiều xuân nào.
Ôi! màu hoa đào nhƣ môi hồng ngƣời mình yêu,
Ôi! màu hoa đào đã bao lần vì màu hoa
mà lữ khách lắng hồn thơ dừng chân lãng du.
Ai lên xứ hoa đào đừng quên mang về một cành hoa
Cho tôi bớt mơ mộng chiều chiều nhìn mây trôi xa xa,
Ngƣời về từ hôm nao mà lòng còn thƣơng vẫn thƣơng
Bao nhiêu năm tháng cũ mà hồn nào tôi vấn vƣơng.
Giờ này nhìn sƣơng khói mà thầm mơ màu hoa trên má ai.
3
Ai Về Sông Tƣơng Thông Đạt
Ai có về bên bến sông Tƣơng, nhắn ngƣời duyên dáng tôi thƣơng, bao
ngày ôm mối tơ vƣơng .
Tháng với ngày mờ, nhuốm đau thƣơng, tâm hồn mơ bóng em luôn,
mong vài lời em ngập hƣơng .
Thu nay về vƣơng áng thê lƣơng, vắng ngƣời duyên dáng tôi thƣơng,
mối tình tôi vẫn cô đơn.
Xa muôn trùng lƣu luyến nhớ em, mơ hoài hình bóng không quên,
hƣơng tình mộng say dịu êm
Bao ngày qua
Thu lại về mang sầu tới
Nàng say tình mới hồn tôi tơi bời, nhìn hoa cƣời đón mừng vui duyên
nàng: tình thơ ngây từ đây nát tan
Hoa ơi ! Thôi ngƣng cƣời đùa lả lơi .
Cùng tôi buồn đắm đừng vui chi tình, đầy bao ngày thắm: dày xéo tâm
hồn này lệ sầu hoen ý thu .
Ai có về bên bến sông Tƣơng, nhắn ngƣời duyên dáng tôi thƣơng, sao
đành nỡ dứt tơ vƣơng.
Ôi duyên hờ từ nay bơ vơ.
Dây tình tôi nắn cung tơ, rút lòng sầu trách ngƣời mơ .
4
Anh Cho Em Mùa Xuân Nguyễn Hiền, thơ: Kim Tuấn
Anh cho em mùa xuân
nụ hoa vàng mới nở,
chiều đông nào nhung nhớ
Đƣờng lao xao lá đầy
chân bƣớc mòn vỉa phố
mắt buồn vin ngọn cây
Anh cho em mùa xuân
mùa xuân này tất cả
lộc non vừa trẩy lá
Lời thơ thƣơng cõi đời
bầy chim lùa vạt nắng
trong khói chiều chơi vơi
Đất mẹ đầy cỏ lúa
đồng xanh xa mấy mùa
Ngoài đê diều căng gió
thoảng câu hò đôi lứa
Trong xóm vang chuông
chùa
trăng sáng soi liếp dừa
Con sông dài mấy nhánh
cát trắng bờ quê xƣa
Anh cho em mùa xuân
trẻ nô đùa khắp trời
Niềm yêu đời phơi phới
Bàn tay thơm sữa ngọt
giải đất hiền chim hót
mái nhà xinh kề nhau
Anh cho em mùa xuân
đƣờng hoa vào phố nhỏ
nhạc chan hòa đây đó
Tình yêu non nƣớc này
bài thơ còn xao xuyến
rung nắng vàng ban mai
Anh cho em mùa xuân
Nhạc thơ tràn muôn lối
5
Anh Còn Nợ Em Anh Bằng, thơ: Phan Thành Tài
Anh còn nợ em
Công viên ghế đá
Công viên ghế đá
Lá đổ chiều êm
Anh còn nợ em
Dòng xƣa bến cũ
Dòng xƣa bến cũ
Con sông êm đềm
Anh còn nợ em
Chim về núi nhạn
Trời mờ mƣa đêm
Trời mờ mƣa đêm
Anh còn nợ em
nụ hôn vội vàng
nụ hôn vội vàng
Nắng chói qua song
Anh còn nợ em
Con tim bối rối
Con tim bối rối
Anh còn nợ em
Và còn nợ em
Cuộc tình đã lỡ
Cuộc tình đã lỡ
Anh còn nợ em
6
Anh Đã Quên Mùa Thu Nam Lộc, Tùng Giang
Em đã quên mùa Thu! Em đã quên mùa Thu!
Bây giờ là mùa Thu
Chiều vắng khói sƣơng mù
Hàng cây khô sầu úa! Hiu hắt đứng trong mƣa
Mƣa nhƣ lệ tình xƣa! Lệ thấm mấy cho vừa!
Lệ thƣơng hoa phƣợng rũ!
Em có nghe mùa Thu!
Thu mang cho tình yêu một thời đã qua!
Thu mang cho ngƣời yêu một đời xót xa!
Mùa Thu đã xóa hết cơn mong chờ,
Mùa Thu sẽ cất dấu chân ơ thờ, một ngƣời bƣớc đi, lệ tình ƣớt mi!
Hôm nay trời vào Đông, tình đã chết trong lòng, niềm cô đơn chợt
đến
Em đã quên mùa Thu! Em đã quên mùa Thu!
7
Anh Không Còn Yêu Em Nữa Đâu Thái Khang
Dâng hơi men cay, nhói lên niềm đau trong trái tim
Khi anh yêu em, anh nào ngờ gian dối
Ðêm thâu cô đơn, đánh chén say nồng
Chợt ngắm lệ nhoà tháng năm.
Khi con ngƣời ta yêu chìm trong cơn say
Quên đời chông gai bão tố
Say rồi không biết, tỉnh rồi mới thấy
Ta yêu dại khờ khi em lãng quên, bƣớc đi theo ngƣời.
Hôm nay tim anh đã quên ngày ta trao tiếng yêu
Em quay lƣng đi, ta còn gì để nói
Hôm qua yêu em, trông ngóng mỏi mòn
Ngƣời vẫn không màn gì đến tôi.
Ánh trăng tròn đêm thu ngày ta bên nhau
Ân tình đƣợm yêu thắm thiết
Em nào biết quý trong vòng tay khác
Em không đƣợc gần bên anh mỗi khi bóng đêm khuya tàn
Bên ai em nào hay biết.
Giờ không hạnh phúc bên tay ngƣời thì em hối tiếc cũng đã muộn
Từ trong trái tim của anh bây giờ xa rồi đi bao dấu yêu thuở nào
Ngày xƣa anh đau vì em cho những gì ngƣời hãy nhớ
Về đi, anh không muốn nghe những lời hối tiếc của ngƣời gian dối.
Thà anh sẽ cố đau một lần, còn hơn phải nhói đau ngàn lần
Thà anh cố quên còn hơn yêu để sau này mang thêm đắng cay trong
đời
Tình yêu không nhƣ trò chơi, chung hai ngƣời về hai hƣớng
Đƣờng em thôi em cứ đi, em đừng bận tâm cho cuộc tình anh
Vì anh anh không còn yêu em nữa đâu.
8
Anh Là Tất Cả (You mean everything to me) Lời việt: Lam Phƣơng
Chiều nay trên phố vắng nghe cành thu lá rơi
Trời thu nhƣ muốn khóc thƣơng tình yêu lẻ loi.
Nhòa trong nƣớc mắt nghe bờ môi đắng cay
Sao anh quá mau quên, ngƣời yêu hỡi!
Chiều nay trên phố vắng chân buồn trên lá khô
Tình em đang uá trong mong chờ.
Chiều không có anh ôm đôi bờ vai.
Mƣa rơi hắt hiu trên hàng mi gầy.
Tình ta đang héo hắt nhƣ rừng thu lá rơi
Bàn chân ngoan bƣớc mãi trên đƣờng hoang lẻ loi.
Ngƣời yêu xa vắng quá cho ngày xanh đắng cay
Sao anh nỡ quên mau, ngƣời yêu hỡi!
Tình yêu nhƣ chút nắng trong chiều thu lất lây
Hồn em đang úa theo thu này
Làm sao có anh bên em từng giây
Cho mƣa gió vui trên bờ vai gầy.
9
Anh Là Tia Nắng Trong Em Trúc Sinh
Tìm đến với em bằng thƣơng mến
Đến cho em tình yêu mới.
Chàng có trái tim biển xanh
Sóng xa đƣa giấc mộng lành.
Chàng chiếu sáng em bằng tia nắng
Xóa tan bao ngày tăm tối.
Chàng có mắt môi đẹp thơ,
Ngỡ nhƣ thiên thần trong giấc mơ.
ÐK:
Anh là tia nắng trong em
Anh là câu hát trong tim,
Là bình minh rực sáng.
Anh là tia nắng trong em,
Anh là hạnh phúc đêm đêm
là nhạc khúc êm đềm.
Tìm đến với nhau ngƣời nhé
Hãy cho nhau lời ân ái.
Tìm đến với muôn vần thơ,
Mãi yêu nhau nhƣ ngày xƣa
Đời cho cuộc tình đầy mơ ƣớc,
Hãy trao nhau trái tim hồng
Vòng tay ngập tràn hạnh phúc
Hát đi anh khúc xuân hồng.
10
Anh Vẫ Biết Nguyễn Trung Cang
Anh vẫn biết anh đã từng yêu em, anh vẫn tiếc bao chuỗi ngày bên
nhau
Anh vẫn sống trong cõi bờ thƣơng đau khi trở giấc nghe gió về đêm
khuya
Anh vẫn biết giông tố làm xa nhau anh vẫn biết yêu sẽ là thƣơng
đau
Anh vẫn nhớ thƣơng mảnh tình hƣ hao
Mà anh là tên dại khờ còn em nụ hoa tuyệt vời
Vì thế chúng mình xa nhau, vì thế chúng mình xa nhau
Vì thế chúng mình xa nhau, để đêm về còn nghe tiếng thở dài
Mòn mỏi đếm từng canh thâu, bừng sáng cõi lòng nao nao
Hạnh phúc thuở nào trôi mau, buớc trên đời nghe quá lẻ loi
Anh vẫn biết anh mãi còn yêu em, anh vẫn nhớ tiếng nói nào ru êm
Trong giấc ngủ trƣa những ngày nên thơ, anh đắm đuối môi ngát
tình nhƣ mơ
Anh vẫn biết anh mãi còn yêu em anh vẫn sống mong lúc tàn qua
đêm
Anh vẫn uớc mơ đến ngày xa xôi
Dù cho ngàn năm mong đợi tình yêu hóa thành bụi mờ
Hạnh phúc lẫn cùng thƣơng đau ngọt ấm lắng vào cay sâu
Gặp gỡ để rồi xa nhau, những vui buồn dệt nên khúc tình sầu
Dù biết mãi là chia xa, dù biết sẽ tàn nhƣ hoa
Dù biết sẽ thành hƣ vô vẫn nghe tình dâng cao ngút ngàn
11
Ảo Ảnh Y Vân
Yêu cho biết bao đêm dài
Cho quen với nồng cay
Yêu cho thấy bao lâu đài
Chỉ còn vài trang giấy
Dòng mực xanh còn đấy
Hứa cho nhiều dù bao lời nói
Đã phai tàn thành mây thành khói
Cũng xem nhƣ không mà thôi
Những ân tình em đong bằng nƣớc mắt
Khóc cho đầy hai chữ tình yêu
Phấn hƣơng nồng anh xem tựa tấm áo
Đã thay màu ân ái từ lâu
Những neo thuyền yêu đƣơng thƣờng dễ đứt
Khiến bao chiều trên bến tịch liêu
Vắng con tàu sân ga thƣờng héo hắt
Thiếu em lòng anh thấy quạnh hiu
Xƣa đêm vắng, đƣa nhau về
Nay đơn bóng đƣờng khuya
Khi vui thấy trăng không mờ
Lòng buồn nên trăng úa
Kìa phồn hoa còn đó
Những con đƣờng buồn vui lộng gió
Những ân tình chìm trong lòng phố
Cũng theo hƣ không mà đi
12
Áo Anh Sứt Chỉ Đường Tà Phạm Duy, thơ: Hữu Loan
Nàng có ba ngƣời anh đi quân đội lâu rồi
Nàng có đôi ngƣời em có em chƣa biết nói
Tóc nàng hãy còn xanh, tóc nàng hãy còn
xanh...
Tôi là ngƣời chiến binh xa gia đình đi chiến
đấu
Tôi yêu nàng nhƣ yêu ngƣời em gái tôi yêu
Ngƣời con gái tôi yêu, ngƣời em gái tôi yêu.
Ngày hợp hôn tôi mặc đồ hành quân
Bùn đồng quê bết đôi giầy chến sĩ
Tôi mới từ xa nơi đơn vị về
Tôi mới từ xa nơi đơn vị về
Nàng cƣời vui bên anh chồng kỳ khôi
Thời loạn ly có ai cần áo cƣới
Cƣới vừa xong là tôi đi.
Cƣới vừa xong là tôi đi.
Từ chốn xa xôi nhớ về ái ngại
Lấy chồng chiến binh mấy ngƣời trở lại
Mà nhỡ khi mình không về
Thì thƣơng ngƣời vợ, bé bỏng chiều quê.
Nhƣng không chết ngƣời trai chiến sĩ
Mà chết ngƣời gái nhỏ miền xuôi
Nhƣng không chết ngƣời trai chiến sĩ
Mà chết ngƣời gái nhỏ miền xuôi
Nhƣng không chết ngƣời trai chiến sĩ
Mà chết ngƣời gái nhỏ miền xuôi
Hỡi ôi ! Hỡi ôi !
Tôi về không gặp nàng
Má ngồi bên mộ vàng
Chiếc bình hoa ngày cƣới
Đã thành chiếc bình hƣơng
Nhớ xƣa em hiền hoà
Áo anh em viền tà
Nhớ ngƣời yêu mầu tím
Nhớ ngƣời yêu mầu sim.
Giờ phút lìa đời
Chẳng đƣợc nói một lời
Chẳng đƣợc ngó mặt ngƣời...
Nàng có ba ngƣời anh đi quân đội lâu rồi
Nàng có đôi ngƣời em, những em thơ sẽ lớn
Tóc nàng hãy còn xanh, tóc nàng hãy còn
xanh
Ôi một chiều mƣa rừng trên chiến trƣờng
Đông Bắc
Ba ngƣời anh đƣợc tin ngƣời em gái thƣơng
đau
Và tin dữ đi mau, rồi tin cƣới đi sau.
Chiều hành quân qua những đồi sim
Những đồi sim, những đồi sim, đồi tím hoa
sim
Tím cả chiều hoang biền biệt
Rồi mùa Thu trên những dòng sông
Những dòng sông, những dòng sông làn gió
Thu sang
Gió rờn rợn trên mộ vàng
Chiều hành quân qua những đồi sim
Những đoàn quân, những đoàn quân và tiếng
quân ca
Có lời nào ru ời ời :
À ơi ! À ơi ! Áo anh sứt chỉ đƣờng tà
Vợ anh chết sớm, mẹ già chƣa khâu
Những đồi sim, những đồi sim, đồi tím hoa
sim
Đồi tím hoa sim, đồi tím hoa sim
Đồi tím hoa sim, đồi tím hoa sim
Đồi tím hoa sim
13
Áo Lụa Hà Đông Ngô Thụy Miên, thơ Nguyên Sa
Nắng Sài Gòn anh đi mà chợt mát
Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông
Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
Anh vẫn nhớ em ngồi đây tóc ngắn
Mà mùa Thu dài lắm ở chung quanh
Linh hồn anh vội vã vẽ chân dung
Bay vội vã vào trong hồn mở cửa
Em chợt đến, chợt đi, anh vẫn biết
Trời chợt mƣa, chợt nắng chẳng gì đâu
Nhƣng sao đi mà không bảo gì nhau?
Để anh gọi tiếng thở buồn vọng laị ....
Em ở đâu, hỡi mùa Thu tóc ngắn?
Giữ hộ anh màu áo lụa Hà Đông
Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng...
Anh vẫn yêu màu áo ấy em ơi
14
Ân Tình Đánh Mất Trƣơng Lê Sơn
Có bao đôi tình nhân yêu nhau thật lòng
Đƣợc đến bên nhau bình yên hạnh phúc nhƣ đôi ta
Tiếng yêu thƣơng ngày xƣa ôi quá mặn nồng
Hạnh phúc ở trong tầm tay mà không nắm giữ
Để chén đắng cay bờ môi nuốt ân hận này...ngƣời đã xa ta rồi!
Em ra đi trong màn mƣa nƣớc mắt
Trong phũ phàng đắng cay ê chề
Bao tin yêu ngày xƣa đã hết
Tại vì chính anh ngƣời ơi!
Ngày đó anh cuồng si,ngày đó anh dại điên
Chạy theo những nỗi đam mê tầm thƣờng
Ngày đó anh phụ em,ruồng rẫy ân tình xƣa
U mê lao vào tăm tối!
Giờ biết quay về đâu,tình đã xa tầm tay
Rƣợu tình kia đã đổ vớt sao cho đầy
Ngàn đóa hoa phù du nào có đâu bằng em
Mất đi yêu thƣơng mới biết ân tình!
15
Ba Năm Ta Yêu Em Âm Thầm Tô Thanh Tùng
Đêm đêm mình ta riêng bóng
Ƣu tƣ một nỗi hoài mong
Mƣa rơi đƣờng xƣa ƣớt thấm
Mây bay bay mãi ngàn năm.
Yêu em mà không dám nói
Ba năm một mối tình câm
Bâng khuâng đèn khuya le lói
Ba năm yêu em âm thầm
Thà yêu em âm thầm thà yêu em lặng câm
Còn hơn là anh chờ còn hơn là anh trông
Thà có em trong mộng còn hơn mất đi hy vọng
Vì em trong mộng là của riêng anh.
Yêu em nào em có biết
Ba năm một mối tình câm
Đêm qua từng đêm tha thiết
Ba năm yêu em âm thầm
16
Bà Mẹ Quê Phạm Duy
Vƣờn rau, vƣờn rau xanh ngắt một màu
Có đàn, có đàn gà con nƣơng náu
Mẹ quê, mẹ quê vất vất vả trăm chiều
Nuôi đàn, nuôi một đàn con chắt chiu
Bà bà mẹ quê, gà gáy trên đầu ngọn tre
Bà bà mẹ quê, chợ sớm đi chƣa thấy về
Chờ nụ cƣời son, và đồng quà ngon.
Trời mƣa, trời mƣa ƣớt áo mẹ già
Mƣa nhiều, mƣa nhiều càng tƣơi bông lúa
Trời soi, trời soi bốc khói sân nhà
Nắng nhiều nắng nhiều thì phơi lúa ra
Bà bà mẹ quê, đêm sớm không nề hà chi
Bà bà mẹ quê, ngày tháng không ao ƣớc gì
Nhỏ giọt mồ hôi, vì đời trẻ vui.
Miệng khô, miệng khô nhớ bát nƣớc đầy
Nhớ bà, nhớ bà mẹ quê xƣa ấy
Mùa đông, mùa đông manh chiếu thân gầy
Cháu bà, cháu bà ngủ thiu giấc say.
Bà bà mẹ quê, chân bƣớc ra đời rồi xa
Bà bà mẹ quê, từ lúc quê hƣơng xóa nhòa
Nhìn về miền quê, mà giọt lệ sa.
17
Bài Ca Ngợi Quê Hƣơng Thanh Sơn
Tôi đi xem để thấy những gì yêu dấu Việt Nam
Trên quê hƣơng ta đó cố tìm đâu đây chút tình
Tình là đồng ruộng bao la tình là đình làng cây đa
Thƣơng tiếng ru ai bùi ngùi rót trên đất bồi phù sa.
Bên con sông đƣa khách chiếc đò nay vắng ngƣời xƣa
Nghe xa xa tiếng hát thoáng buồn vây quanh liếp dừa
Ngày nào mình còn ngây thơ tình học trò đẹp nhƣ mơ
Ôi khói lam ban chiều là biểu tƣợng tuyệt vời mến yêu.
Chúng ta thích sống đời hòa bình
Chúng ta hãy ca ngợi hòa bình
Lời hát thay kinh cầu chứng minh
Ôi vui là vui cho cuộc đời mình.
Hoà bình ơi đón chờ từ lâu.
Ngƣời Việt Nam hãy hoà hợp nhau
Ánh dƣơng soi sáng ngời xóa hận thù thôi binh đao. Hê!
Quê hƣơng tôi con gái áo bà ba gánh mạ non
Câu ca dao trên lúa bốn ngàn năm hơn vẫn còn
Còn ruộng đồng còn quê hƣơng, còn giọng hò còn yêu thƣơng
Xin chắp tay lên nguyện cầu tất cả hãy còn với tôi.
18
Bài Cho Em Từ Công Phụng
Chiều nay ngồi viết riêng cho em
Cho em bài hát êm đềm, trôi theo từng tiếng tơ mềm
Nhờ mây gửi đến riêng cho em
Cho em ngàn lời yêu thƣơng, trôi trên nụ cƣời phong kín
Mùa Thu chợt đến trong cô đơn
Buồn bay lên mờ lấp khung trời chiều lạnh lùng
Trời còn gọi tiếng mƣa đêm nay
Mƣa ơi! Ðừng làm buồn mắt em thơ ngây
Ô hay! Mùa Thu đến bao giờ
Mƣa bay buồn giăng mắc khung trời
Ngƣời về từ trên đó để nhìn làn môi thắm
Cớ sao em còn buồn để mùa Thu đến rồi đi
Giòng sông nào vắng xa chƣa em
Ru lên hồn tuổi thơ này, thêm một lần chuốc u buồn
Hồn lên ngàn phím tơ vƣơng êm
Ru em bằng lời ca đêm, ru lên tuổi buồn em mang
Giòng sông rồi vắng xa thôi em
Ðời trôi theo ngày tháng, mang nhiều kỷ niệm buồn
Tuổi thơ còn có mơ không em
Hay trôi miệt mài ngày tháng trong cô liêu
19
Bài Cuối Cho Ngƣời Tình Nguyễn Vũ
Ngƣời yêu ơi còn nhớ không?
Chuyện ngày xƣa đã qua mau
Mình hẹn hò yêu mãi nhau
Cho dù năm tháng dài
Rồi thời gian lặng lẽ trôi
Rồi tình yêu chắp cánh bay mau
Ngƣời xa xôi nhƣ bóng mây
Lời hẹn đầu tôi nhớ thôi
Thôi tình nhân hỡi ta xa nhau rồi
Thôi từ đây mãi mất nhau trong đời
Cho em bài hát cuối
Quên đi tình gian dối
Quên đi những lần xƣa trót giận nhau
Bài cuối cho ngƣời tình
Bài cuối ta cho mình
Nửa hồn ta ngơ ngác
Bao giờ vơi nhớ thƣơng?
Bài cuối cho ngƣời tình
Từ đây bƣớc đăng trình
Đƣờng đời nghe hoang vắng
Thời gian âm thầm trôi...
20
Bài Không Tên Cuối Cùng Vũ Thành An
Nhớ em nhiều nhƣng chẳng nói
Nói ra nhiều cũng vậy thôi
Ôi đớn đau đã nhiều rồi
Một lời thêm càng buồn thêm... Còn hứa gì?
Biết bao lần em đã hứ
Hứa cho nhiều rồi lại quên
Anh biết tin ai bây giờ
Ngày còn đây ngƣời còn đây... Cuộc sống nào chờ?
Này em hỡi...
Con đƣờng em đi đó
Con đƣờng em theo đó
Sẽ đƣa em sang đâu?
Mƣa bên chồng, có làm em khóc, có làm em nhớ...
Những khi mình mặn nồng...
Này em hỡi...
Con đƣờng em đi đó
Con đƣờng em theo đó
Đúng hay sao em?
Xa nhau rồi, thiên đƣờng thôi lỡ, cho thần tiên chấp cánh...
Xót đau ngƣời tình si...
Suốt con đƣờng ai dìu lối
Hãy yêu nhiều ngƣời em tôi
Xin gửi em một lời chào...
Một lời thƣơng, một lời yêu... Lần cuối cùng...
21
Bài Không Tên Số 4 Vũ Thành An
Khóc cho vơi đi những nhục hình
Nói cho quên đi những tội tình
Đời con gái cũng cần dĩ vãng
Mà em tôi chỉ còn tƣơng lai
Mai về sau nƣớc mắt có cạn
Khi xa đời thƣơng cho đàn con
Triệu ngƣời quen có mấy ngƣời thân
Khi lìa trần có mấy ngƣời đƣa?
Lệ xóa cho em đƣợc không những kỷ niệm đắng
Lời nói yêu thƣơng ngày xƣa có trở về tìm?
Đếm cho em giây phút mặn nồng
Giữ cho em mái tóc bồng
Lời anh nói sẽ còn mãi đấy
Truyện mai sau xin gửi trên tay
22
Bài Không Tên Số 7 Vũ Thành An
Một làn khói trắng
Du đời vào quên lãng
Nâng sầu thành hơi ấm
Hơ dịu tình đau
Ngày tàn im ắng
Yêu ngƣời làm tóc trắng
Tâm sự rồi đến đắng
Nhƣ lệ giờ biết nhau
Đêm vỗ về nuôi nấng
Đêm trao ngọt ngào hƣơng phấn
Buông lơi dòng tóc mỡ
Trên vùng ngày tháng vật vờ.
Thân em rồi hoang phế
Lê theo thời gian giông gió
Thôi cũng đành cúi xuống
Cho mộng đời thoát đi
Một đời đổ cho tình yêu
Từng đêm dòng nƣớc mắt
Sẽ nâng niu đời nhau ƣ? Đớn đau
anh
Sẽ cho nhau đời nhau ƣ? Xót sa
em
Dắt đƣa nhau mối hận đời ngƣời
Trả lại nƣớc mắt
Cho mệnh đời son sắt
Thôi rồi em cũng mất
Cho tình cúi đầu
Một mình đi mãi
Trên đƣờng dài không thấy
Ai ngƣời quen tôi đấy
Bao giờ đời sẽ vơi
23
Bài Không Tên Số 8 Vũ Thành An
Chiều thơm, ru hồn ngƣời bềnh bồng. Chiều không, im gọi ngƣời
đợi mong. Chiều trông cho mềm mây ƣơm nắng. Nắng đợi chiều
nắng say. Nắng nhuộm chiều hây hây
Ngày đi qua vài lần muộn phiền. Ngƣời quen với cuộc tình đảo
điên. Ngƣời quên một vòng tay ôm nhớ. Có buồn nhƣ vẫn chƣa.
Bao giờ bằng hôm nay
Vắng nhau một đêm, càng xa thêm ngàn trùng. Tiếc nhau một
đêm, rồi mai thêm ngại ngùng. Bao lâu rồi tiếc, những ngày còn ấu
thơ. Lần tìm trong nụ hôn. Lời nguyền xƣa mặn đắng
Về đâu, tâm hồn này bềnh bồng. Về đâu, thân này mòn mỏi không.
Về sau và nhiều năm sau nửa. Có buồn nhƣng vẫn chƣa bao giờ
bằng hôm nay.
24
Bài Luân Vũ Mùa Mƣa Barry Mason & Les Reed, Lời Việt: Trƣờng Kỳ
Kìa trông trời mang mùa mƣa đến bên ta rồi
Từng cơn từng cơn sầu hắt hiu nhẹ rơi
Trời mƣa chiều nay buồn rơi buồn rơi
khắp nơi xa vời
Giọt mƣa tƣởng đâu là mắt em lệ rơi
Mùa mƣa ôi thấy sao buồn tênh
Mƣa rơi mƣa rơi muôn nơi chỉ thế thôi
Lá cây lặng buông bên đƣờng
Rồi nƣớc cuốn mất theo cùng thời gian
Rồi đây mùa mƣa rời xa cuốn theo đau buồn
Trời mƣa trời mƣa rồi cuốn đi mộng mơ
Tình em rồi đây rời xa rời xa
cũng nhƣ mây trời
Giọt mƣa giờ đây là xót xa mình tôi
Mùa mƣa ôi thấy sao buồn tênh
Mƣa rơi mƣa rơi muôn nơi chỉ thế thôi
Lá cây lặng buông bên đƣờng
Rồi nƣớc cuốn mất theo cùng thời gian
Mùa mƣa tới nơi rồi Mùa mƣa tới đây rồi
Tiếng mƣa buồn bồi hồi nhƣ tâm tƣ thế gian
La là la là la lá la la là
La là la là la lá la là la
Mùa mƣa ôi thấy sao buồn tênh
Mƣa rơi mƣa rơi muôn nơi chỉ thế thôi
Lá cây lặng buông bên đƣờng
Rồi nƣớc cuốn mất theo cùng thời gian
La là la là la lá la la là
25
Bài Tango Cho Em Lam Phƣơng
Từ ngày có em về,
Nhà mình tràn ánh trăng thề.
Dòng nhạc tình đang tắt lâu,
Tuôn trào ngọt ngào nhƣ dòng suối.
Anh yêu phút ban đầu,
Đẹp nghiêng nghiêng dáng em sầu.
Trong mắt em buồn về mau,
Em ơi có khi nào lần gặp đây cho mai sau.
Tiếng đàn hòa êm ái,
Nhịp bƣớc em thêm lả lơi.
Cung điệu buồn chơi vơi,
Đôi tâm hồn riêng thế giới.
Mình dìu sát đi em
Để nghe làn hơi cháy
Trong tim nồng nàn.
Tiếc thƣơng chi trời rộng thênh thang,
Vƣơng vấn để rồi một đời cƣu mang.
Giờ mình có nhau rồi,
Đời đẹp vì tiếng em cƣời.
Vƣợt ngàn trùng qua bể khơi,
Dắt dìu cùng về căn nhà mới.
Ta xây vách chung tình,
Nhiều chông gai có tay mình.
Xin cảm ơn đời còn nhau,
Xin ghi phút ban đầu bằng bài Tango cho em.
26
Bài Tango Tình Yêu Leroy Anderson, Lời Việt: Trần Anh Phƣơng
Bầu trời ngàn áng mây
Bồng bềnh màu mắt em
Là điệu nhạc đắm say
Điệu tango bài hát xanh trong giấc mơ
Này ngƣời tình dấu yêu
Mời ngƣời cùng với tôi
Nhịp nhàng nhẹ theo làn gió
Chúng ta cùng sánh bƣớc muôn đời
Đời là ngàn khúc ca
Kể từ ngày có nhau
Dắt nhau vào điệu hát lời ca
Chìm trong những yêu thƣơng
Hạnh phúc dâng tràn tựa muôn con sóng
Mặc dòng đời cuốn xoay
Dù đời nhiều đắng cay
Chúng ta muôn đời vẫn dìu nhau
Cùng nhau sống trong tình yêu ban đầu
27
Bài Tango Xa Rồi Võ Hoài An
Anh có nghe thấy bƣớc xuân đang về ngoài hiên
Anh có nghe thấy dáng xuân tƣơi cƣời hồn nhiên
Và một nụ hồng còn lóng lánh những giọt sƣơng
Bƣớc chân xa rồi lòng ai vấn vƣơng
Anh đã không thấy những khi hoang lạnh tình em
Anh đã không thấy mắt môi hao gầy từng đêm
Và rồi một chiều ngƣời ra đi phƣơng trời
Gió mƣa trong lòng em tơi bời
Xa rồi anh có nhớ em vẫn ở đây mong chờ anh
Xa rồi anh có nhớ những con đƣờng mình cùng chung bƣớc
Từng ngày yêu thƣơng xuân xanh đã mãi trôi xa chân trời
Bóng đêm hoang tàn những giọt lệ rơi
Xa rồi anh có nhớ em vẫn ở đây mong chờ anh
Xa rồi anh có nhớ những con đƣờng mình cùng chung bƣớc
Tình là cơn mơ trong em vẫn đắm say nhƣ hôm nào
Cho em nhớ anh bài tango xa rồi
28
Bài Thánh Ca Buồn Nguyên Vũ
Bài thánh ca đó còn nhớ không em
Noel năm nào chúng mình có nhau
Long lanh sao trời thêm đẹp môi mắt
Áo trắng em bay nhƣ cánh thiên thần
Giọt môi hôn dƣới tháp chuông ngân
Cùng nhau quỳ dƣới chân Chúa cao sang
Xin cho đôi mình suốt đời có nhau
Vang trong đêm lạnh bài ca Thiên Chúa
Khẽ hát theo câu đêm thánh vô cùng
Ôi giọng hát em ngân não buồn
ĐK :
Rồi mùa giá buốt cũng qua mau
Lời hẹn đầu ai nhớ dài lâu
Rồi một chiều áo trắng phai màu
Em qua cầu xác pháo bay sau
Lời nguyện mình Chúa có nghe không
Sao bây giờ mình hoài xa vắng
Bao nhiêu đêm Chúa xuống dƣơng gian
Bấy nhiêu lần anh nhớ ngƣời yêu
Rồi những đêm thánh đƣờng đón Noel
Lang thang qua miền giáo đƣờng dấu yêu
Tiếng thánh ca ngày xƣa vang đêm tối
Nhớ quá đi thôi giọng hát ai buồn
Đêm thánh vô cùng lạnh giá hồn tôi ...
29
Bạn Tôi Võ Thiện Thanh, thơ Phan Minh Tấn
Bạn tôi sáng nhịn ăn lên giảng đƣờng
Bạn tôi sáng đạp xe 20 cây số
Thằng đi dạy thêm, đứa làm tiếp thị
Thằng làm quán cơm, tối về một gói mì tôm
Tối về kể chuyện nhau nghe
Chuyện buồn vui ngày tháng xa nhà
Tối về giọng Bắc, Trung, Nam
Chia cùng điếu thuốc sớt chuyện vui buồn
Miền Tây nƣớc lớn đứng ngồi không yên
Miền Trung lũ lụt, suốt đêm không ngủ
Chúng tôi vào đại học niềm vui chƣa dứt
Bao nỗi âu lo, dáng mẹ gầy hơn trƣớc
Tóc ba thêm sợi bạc
Chiều nay tin bão phƣơng xa lòng con chua xót
Con chƣa về, chƣa về lòng thắt cơn đau
30
Bản Tango Mùa Thu Hồng Xƣơng Long
Ngày nào cònnhau dƣới ánh nê-on đènmàu
Mình cùng vòngquay, thƣớttha tango tìnhsay
Tình em nhƣmây bay mãi nên quên trởvề
Lối đi tìnhyêu, bƣớc chân em nhƣ thiên thần.
Rồi mùa thuqua, những chiếc lá thu rơiđầy
Và dòng thờigian cuốntrôi anh đâu nàohay
Mình anh ngơngác trên bƣớc tango haogầy
Lẻ loi vòngtay nhớ thƣơng biết gởi cùngai.
Mùa thu ngàyấy, ai quên nhaurồi
Bài tangođó, xin trả cho ngƣời
Để không cònnghe, nhớ nhau chi thêm ngƣờihỡi
Đƣờng đời hailối, ta xa nhaurồi
Lời xƣa emnói em đã quên rồi
Đến muôn ngànsau vẫnnhƣ thuở nào cònnhau.
Để rồi chiềunay, ai tiễn ai đƣa quacầu
Và bàitango bỗngvang lên chi lòngđau
Chiều mƣa giănglối, mƣa có nghe tim anhbuồn
Phố xƣa cònmƣa có ai nhớ ngƣời tìnhxƣa.
31
Bản Tình Ca Cho Em Ngô Thụy Miên
Anh hát cho em bài tình ca thiết tha
Anh hát cho em dù lòng nghe xót xa
Một lần gặp gỡ đã là bao thƣơng nhớ
Thƣơng dáng em cƣời nhớ nụ mắt bờ môi
Anh nhớ năm xƣa mùa xuân em đến thăm
Em nói yêu anh rồi tình qua rất nhanh
Một ngày chợt đến bỗng tình nhƣ đã lỡ
Một ngày chợt đến bỗng đời nhƣ tan vỡ
Ai đã yêu em những đêm buồn giá lạnh
Và ai âu yếm hát những lời thiết tha trìu mến
Ai đã nâng niu đón đƣa ngày tháng dài
Giờ đâu còn nữa ngày vui đã hết tình ta đã chết
Anh chúc cho em đời yên vui đắm say
Anh chúc cho em dù lòng nghe đắng cay
Một ngày nào đó dẫu tình ta đã lỡ
Một ngày nào đó ta vẫn yêu mãi ngƣời thôi ...
32
Bản Tình Cuối Ngô Thụy Miên
Mƣa có rơi và nắng có phai
trên cuộc tình yêu em ngày nào
Ta đã yêu và ta đã mơ,
mơ trăng sao đƣa đến bên ngƣời.
Một lần gặp gỡ đã nhƣ quen thuở nào
một lần gặp gỡ nhƣng tình đã xa xƣa.
Mây có bay và em có hay
ta ngại ngùng yêu em lần đầu.
Ta đã say hồn ta ngất ngây
men yêu thƣơng đã thấm cuộc đời.
Một lần nào đó bƣớc bên em âm thầm
một lần nào đó ta vẫn không nói yêu ngƣời.
Yêu em ta yêu em nhƣ yêu tuổi ngây thơ.
Bên em bên em ta hát khúc mong chờ.
Ngày nào ngƣời cho ta biết tình yêu đắm say
Ngày nào đời cho ta biết tình là đắng cay
Mƣa đã rơi và nắng đã phai
trên cuộc tình yêu em ngày nào
Ta vẫn yêu hồn ta vẫn say
qua bao nhiêu năm tháng ơ thờ
Một ngày nào đó tóc xanh xƣa bạc màu.
Một ngày nào đó ta có thôi hết yêu ngƣời.
33
Bánh Xe Lãng Tử Trọng Khƣơng
Bánh xe quay nhanh nhanh
Chiếc thân xe rung rinh
Chìm trong làn cát trắng
Xe nhịp nhàng quay bánh lƣớt Hình xe mờ khuất trong mênh mông
Ta luyến lƣu một kiếp giang hồ
Dù rằng cuộc sống vô bờ
Tim nồng tràn máu vô tƣ
A ha ha, suối in hình chiếc xe tàn đêm nao Đập vỡ cây đàn, giận đời
nào ai mắt xanh
Vó câu bấp bênh, trên đƣờng gian nan
Chiếc xe lắc lƣ ru hồn nghệ sĩ tới nơi xa ngàn
Xe lăn êm êm dƣới ánh trăng vàng
Môi ai say sƣa hé mấy cung đàn
Ca lên cho tan nỗi niềm cay đắng
Vui ca lên đi trong chiếc xe già
Sau khi men say lần mấy cung đàn
Hồn ta vụt ngƣớc lên trời xanh lam.
34
Bao Giờ Biết Tƣơng Tƣ Phạm Duy, Ngọc Chánh
Ngày nào cho tôi biết,
Biết yêu em rồi tôi biết tƣơng tƣ
Ngày nào biết mong chờ,
Biết rộn rã buồn vui đợi em dƣới mƣa...
ôi biết đem tin này,
Vắng nhƣ lòng giấy, tình yêu lấp đầy
Rồi biết quên câu cƣời,
Biết cho đôi dòng lệ rơi.
Tình yêu đã trở lại,
Đôi mắt đêm ngày vơi hết đọa đầy
Tà áo em phơi bầy,
Ngón tay em dài, tiếng yêu không lời.
Ngày nào lòng tôi đã
Biết vui biết buồn, ôm mối tƣơng tƣ
Ngày nào cánh Thiên Đƣờng
Đã mở hé tình yêu là trái táo thơm.
Tôi ghé răng cắn vào
Miệng môi ngọt đắng, tình yêu cuối đƣờng
Là trối trăn cuối cùng,
Giấc mơ não nùng vợi tan...
35
Bây Giờ Tháng Mấy Từ Công Phụng
Bây giờ tháng mấy rồi hỡi em?
lênh đênh ngàn mây trôi êm đềm
Chiều nay nếu em đừng hờn dỗi,
trách nhau một lời thôi
Tâm hồn mình đâu lẻ đôi.
Bây giờ tháng mấy rồi hỡi em?
Anh đi tìm màu hoa em cài
Chiều nay nhớ em rồi và nhớ
áo em đẹp màu thơ,
môi tràn đầy ƣớc mơ
Mai đây anh đƣa em đi về,
mƣa giăng chiều nắng tàn
cho buốt lạnh chúng mình.
Em ơi, thôi đừng hờn anh nữa,
nhìn nhau buồn vời vợi,
để mùa đông buốt giá bờ vai mềm.
Bây giờ tháng mấy rồi hỡi em?
Anh đi tìm mùa xuân trên đời
Mùa đông chết đi rồi mùa xuân
mắt em đẹp trời sao
cho mình thƣơng nhớ nhau.
36
Bẩy Ngày Đợi Mong Trần Thiện Thanh
Anh hẹn em cuối tuần
Chờ anh nơi cuối phố
Biết anh thích màu trời
Em đã bồi hồi chọn màu áo xanh
Chiều thứ bảy ngƣời đi
Sao bóng anh chẳng thấy
Rồi nhẹ đôi gót hài chiều nghiêng bóng dài
Áo em dần phai
Sáng chủ nhật trời trong
Nhƣng trong lòng dâng sóng
Chẳng thấy bóng anh sang
Nên thứ hai thu vàng nên thứ ba thu tàn, mùa đông thứ tƣ sang
Qua thứ năm nghẹn ngào
Giận anh luôn thứ sáu
Quyết, em quyết dặn lòng
Không nói nửa lời, dù là ghét anh.
Chiều thứ bảy mƣa rơi
Ai bảo anh lại tới
Ai bảo anh xin lỗi
Ai bảo anh nhiều lời cho mắt em lệ rơi
37
Bên Bờ Suối Vắng Thanh Sơn
Bên bờ suối vắng một chiều lộng gió
Nghe ngàn thông vút tựa ngàn bài thơ
Lòng ngờ nhƣ những bức tranh hiền
Kìa là con suối nhƣ tóc huyền
Đẹp sao một nét thiên nhiên
Hỡi ngƣời thi sĩ tâm hồn mộng mơ
Tôi đàn tôi hát ngƣời dệt bài thơ
Trời còn mƣa nắng luôn giao hòa
Mình còn thƣơng mến nhau thêm nhiều
Thì mong thiếu chi tình yêu
Ðôi khi thấy lòng thầm mơ ƣớc nhiều
Mà sao tim vẫn cô liêu
Nhờ dòng suối vắng khắc ghi trong lòng
Phút giây tâm hồn say sƣa
Bên bờ suối vắng một ngày nào đó
Bây giờ xa cách mà lòng còn mơ
Ngƣời về bên suối nhắn đôi lời
Kỷ niệm êm ái xƣa qua rồi
Còn ghi mãi trong lòng tôi
38
Bên Cầu Biên Giới Phạm Duy
Ngừng đây soi bóng bên giòng nƣớc lũ
Cầu cao nghiêng dốc bên giòng sông sâu
Sầu vƣơng theo gió xuôi về cuối trời
Một vùng đau thƣơng chốn làng cũ quê xƣạ
Ngƣời đi chƣa hết hƣơng sầu lữ thứ
Hồn theo cánh gió quên tình xa xƣa
Tuổi xanh nhƣ lá thu rụng cuối mùa
Mộng về đêm đêm khát vừng trán ngây thơ
Em đến bên tôi một chiều khi nắng qua rồi
Nắng (ƣ) ngừng bên chiếc cầu biên giới
Xa xa tiếng đàn trầm vô tƣ
Đâu đây dáng huyền đền duyên mơ
Bên cầu biên giới
Tôi lặng nghe dòng đời từ từ trôi
Sông nƣớc xa xôi,
mây núi khắp nơi
Không tỏ một đôi lời
Ôi giấc mơ qua
Mộng đời phiêu lãng giang hồ
Sống trong lòng ngƣời đẹp Tô Châu
Hay là chết bên bờ sông Danube
Những đêm sáng sao
Nhƣng đƣờng quá xa vời
Hƣơng trời vẫn mê mài
Lòng tôi sao vẫn còn biên giới
Đời tôi sao vẫn ngừng nơi đây
Ôi dòng tóc êm đềm!
Ôi bể mắt đắm chìm!
Đời phong sƣơng cũ, chỉ là thƣơng nhớ
Mộng bền năm xƣa
Chỉ là mơ qua
39
Bên Đời Hiu Quạnh Trịnh Công Sơn
Một lần chợt nghe quê quán tôi xƣa
Giọng ngƣời gọi tôi nghe tiếng rất nhu mì
Lòng thật bình yên mà sao buồn thế
Giật mình nhìn tôi ngồi hát bao giờ
(hƣm...hừm........hƣm)
(hƣm....hừm..............hƣm)
Rồi một lần kia khăn gói đi xa
Tƣởng rằng đƣợc quên thƣơng nhớ nơi quê nhà
Lòng thật bình yên mà sao buồn thế
Giật mình nhìn tôi ngồi khóc bao giờ
(hƣm...hừm........hƣm)
(hƣm....hừm..............hƣm)
Đƣờng nào quạnh hiu tôi đã đi qua
Đƣờng về tình tôi có nắng rất la đà
Đƣờng thật lặng yên lòng không gì nhớ
Giật mình nhìn quanh ồ phố xa lạ
(hƣm...hừm........hƣm)
(hƣm....hừm..............hƣm)
Đƣờng nào dìu tôi đi đến cơn say
Một lần nằm mơ tôi thấy tôi qua đời
Dù thật lệ rơi lòng không buồn mấy
Giật mình tỉnh ra ồ nắng lên rồi
(hƣm...hừm........hƣm)
(hƣm....hừm..............hƣ)
40
Bên Nhau Đêm Nay (Dancin’ All Night)
Chiều hoàng hôn buông xuống ... mái tóc em nhƣ nhung huyền
Đôi môi em thiết tha ... với mắt em ngàn sao âu yếm
Vòng tay ai đƣa lối ... dẫn dắt vào những cơn mơ thần tiên
Cơn mơ ngất ngây ... đến với em cùng bao ân tình.
Dancing all night ... Tiếng hát ai nhƣ đón chào
Dancing all night ... Bƣớc chân nhịp nhàng êm ái
Dancing all night ... Ánh sáng đêm ôi muôn ngàn màu
Dancing all night ... Ấm với em vòng tay ân tình.
Nhịp chân ai đƣa lối ... những bƣớc chân nhẹ trong mộng
Đôi chân em thƣớt tha ... với bao nhiêu gọi mời say đắm
Nhìn em trong khóe mắt ... ƣớc muốn đƣợc sống bao đêm cuồng
say
Đôi ta ngất ngay ... sánh bƣớc mãi với nhau đêm nay.
41
Bên Nhau Mùa Xuân Lê Quốc Thắng
Mùa xuân xôn xao bao tiếng chào
Nhớ xuân nào ta vẫn bên nhau
Thời gian trôi nhanh năm tháng
Anh có còn nhớ đến tình em.
Mùa xuân tung tăng trên phố phƣờng
Nhánh mai vàng khoe sắc đƣa hƣơng
Còn em, vu vơ thƣơng nhớ
Nhớ xuân nào ta bƣớc bên nhau.
Ôi, mùa xuân Mùa chờ mong thao thức đêm dài
Bên Nhau Mùa Xuân
Trong lòng anh, một mùa xuân còn mãi trong tim
Không còn nhau, là từng đêm em bƣớc âm thầm
Anh về thăm, là một năm đẹp nhất trần gian.
42
Bên Nhau Ngày Vui Quốc Dũng
Một sớm tan chuông tà áo trắng ngập đƣờng
Mình anh chơ vơ chờ em trƣớc cổng trƣờng
Rồi bóng em ra qua giây phút muộn màng
Nắm tay anh em cƣời khẽ nói
Trọn sáng hôm nay giờ triết lý thật buồn
Giờ anh đƣa em đi tìm giây phút lạ thƣờng
Mình có bao lâu rồi sẽ hết một ngày
Hãy trao nhau trọn tình đắm say
Là là la lá la hãy sánh bƣớc với nhau kề vai nhau
Nhạc bừng reo khắp nơi, ta dìu nhau theo tiếng nhạc vui
Mình sống bên nhau và quên hết hận sầu
Thì không gian kia là khói thuốc nhiệm màu
Để mãi đƣa ta trôi xa bến đợi chờ
Kết hai tâm hồn toàn ƣớc mơ.
43
Bến Cũ Anh Việt, Ngọc Quang
Bến ấy ngày xƣa ngƣời đi vấn vƣơng biệt ly
Gió cuốn muôn phƣơng về đây, thấy bóng ngƣời về hay chăng? Xa nhau
bến xƣa ngày ấy
Anh đi thế thôi từ đây
Sầu chết bên lòng
Hồn nặng nhớ mong
Biết đi sầu em mong
Nhƣng ngàn dân đang ngóng
Dƣới trời gió mƣa
Làn gió chiều đƣa
Xa nhau bến xƣa ngày ấy
Anh nhƣ bóng mây hồng trôi
Về chốn xa vời
Lòng nặng nhớ mong
Cố quên sầu thƣơng đi
Anh nguyện đi theo gió
Chớ buồn khóc chi
Càng khổ ngƣời đi
Bến ấy chiều sƣơng chờ mong vấn vƣơng lòng ta
Gió cuốn mây trôi về đâu
Cố nén sầu lòng bao năm
44
Biển Mặn Trần Thiện Thanh
Cao ngất trƣờng Sơn, ôm ắp tình thƣơng nƣớc ra sông nguồn, tìm
về biển Đông, tình yêu thành sông Thái Bình Dƣơng. Rồi từng đêm
sƣơng, sóng vỗ về ru giấc quê hƣơng nhƣng quê hƣơng chƣa ngủ,
khi bom đạn tơi bời còn nhọc nhằn dƣới ruộng trên nƣơng.
Tôi thức từng đêm thơ ấu mà nghe muối pha trong lòng. Mẹ là mẹ
trùng dƣơng gào than từ bãi trƣớc ghềnh sau, tuổi đời qua mau, gió
biển mặn nuôi lớn khôn tôi. Nên năm 21 tuổi, tôi đi vào quân đội
mà lòng thì chƣa hề yêu ai.
ĐK:
Ngƣời yêu tôi, tôi mới quen mà thôi, lúc dừng quân trên vùng vừa
tiếp thu, vùng hoang vu bóng dừa bờ cát dài, gió lên từng chiều
vàng nàng xoã tóc trên biển xanh.
Ngƣời yêu tôi hay khóc trong chiều mƣa, lúc màu xanh biển mặn
đục sắc mây, bảo yêu anh em muốn chuyện đôi mình nhƣ màu
xanh biển tình trong ngày trời xinh rất xinh.
Tôi đến lại đi xa vắng đời tôi chiến chinh lâu dài, miệt mài đƣờng
trai, vƣợt truông dài che khuất biển xanh. Đẹp tựa trong tranh gót
bùn lầy cho lúa thêm xanh, trong bao lần quân hành, tôi qua vùng
khô cằn mồ hôi thành biển mặn trên môi.
45
Biển Nhớ Trịnh Công Sơn
Ngày mai em đi
Biển nhớ tên em gọi về
Gọi hồn liễu rũ lê thê
Gọi bờ cát trắng đêm khuya
Ngày mai em đi
Đồi núi nghiêng nghiêng đợi chờ
Sỏi đá trông em từng giờ
Nghe buồn nhịp chân bơ vơ
Ngày mai em đi
Biển nhớ em quay về nguồn
Gọi trùng dƣơng gió ngập hồn
Bàn tay chắn gió mƣa sang
Ngày mai em đi
Thành phố mắt đêm đèn mờ
Hồn lẻ nghiêng vai gọi buồn
Nghe ngoài biển động buồn hơn
Hôm nào em về
Bàn tay buông lối ngỏ
Đàn lên cung phím chờ
Sầu lên đây hoang vu
Ngày mai em đi
Biển nhớ tên em gọi về
Triều sƣơng ƣớt đẫm cơn mê
Trời cao níu bƣớc sơn khê
Ngày mai em đi
Cồn đá rêu phong rủ buồn
Đèn phố nghe mƣa tủi hờn
Nghe ngoài trời giăng mây tuôn
Ngày mai em đi
Biển có bâng khuâng gọi thầm
Ngày mƣa tháng nắng còn buồn
Bàn tay nghe ngóng tin sang
Ngày mai em đi
Thành phố mắt đêm đèn vàng
Nửa bóng xuân qua ngập ngừng
Nghe trời gió lộng mà thƣơng
46
Biển Tình Lam Phƣơng
Nằm nghe sóng vỗ từng lớp xa
Bọt tràn theo từng làn gió đƣa
Một vầng trăng sáng nhƣ tình yêu chúng ta
Vƣợt ngàn hải lý cũng không xa
Biển rộng đất trời chỉ có ta
Thì dòng ngân hà mình cũng qua
Biển không biên giới nhƣ tình anh với em
Hơn cả những vì sao đêm
Trăng nhô lên cao trăng gác trên đầu núi
Mây xanh xanh lơ vì đắm say tình mới
Đến đây với em mà ngỡ trong giấc mơ
Mắt em âu sầu là cả một trời thơ
Không gian im nghe nhịp đôi tim hẹn ƣớc
Mong sao tƣơng lai đƣờng trăng ta cùng bƣớc
Siết tay dắt nhau mình lánh xa thế nhân
Lánh xa u phiền đắng cay trần gian
Đời anh sẽ đẹp vì có em
Ngày dài sẽ làm mình nhớ thêm
Biển xanh cát trắng sóng hòa nhịp ái ân
Không còn những chiều bâng khuâng
47
Biết Đến Thuở Nào Tùng Giang
Phút đầu gặp em, tinh tú quay cuồng
Lòng đang giá băng, bỗng ngập tràn muôn tia nắng
Nghe bao xót xa, vụt bay theo cánh chim ngàn
Dừng bƣớc nơi này, chỉ còn em với ta ...
Ngỡ ngàng nhìn em ... nhƣ đã quen rồi
Hỏi em biết chăng, những bàng hoàng giăng vây kín
Nhƣ muôn tóc mây quyện vƣơng đôi mắt nhung huyền
Mộng ƣớc đây rồi ... sao ngại ngùng vƣơng trong ta ...
Bao đêm cô đơn, miên man với niềm thƣơng nhớ
Suy tƣ âu lo, men thuốc đắng trên môi
Đã xót xa nhiều mà sao nói không nên lời
Đành xin ôm trọn mối u hoài trong tâm tƣ ...
Biết thuở nào quên, quên hết ƣu phiền
Để thôi xót xa, để bàng hoàng không vây kín
Bao nhiêu ƣớc mơ rồi đây sẽ kết nên lời
Mộng ƣớc một ngày thôi đợi chờ ... ta có nhau ...
48
Biết ra sao ngày sau (Que sera sera - What will be will be) Lời Việt: Phạm Duy
Ngày em còn thơ lòng vƣơng
mộng mơ,
Thƣờng hay hỏi má em: "Má ơi
ngày sau,
Con sẽ thắm tơ duyên và vui
sƣớng không?"
Mẹ em sẽ khuyên bảo rằng:
"Biết ra sao ngày sau?
Đời luyến lƣu vui cƣời, khổ đau...
Vì sắc duyên là sóng bể dâu,
Nào ai biết ngày sau?"
Đ.K.:
"... Thành giòng sông nổi trôi
...
Que Sera, Sera
When I was just a little girl
I asked my mother, what will I be
?
Will I be pretty, will I be rich ?
Here's what she said to me,
Que Sera, Sera,
Whatever will be, will be…
The future's not ours, to see !
Que Sera, Sera
What will be, will be…
When I was young, I fell in love
I asked my sweetheart what lies
ahead ?
Will we have rainbows, day after
day ?
Here's what my sweetheart said,
Que Sera, Sera,
Whatever will be, will be…
The future's not ours, to see !
Que Sera, Sera
What will be, will be…
Now I have children of my own
They ask their mother, what will
I be ?
Will I be handsome, will I be rich
?
I tell them tenderly.
Que Sera, Sera,
Whatever will be, will be…
The future's not ours, to see !
Que Sera, Sera
What will be, will be
49
Biết Trả Lời Sao Duy Khánh
Có ngƣời gặp tôi hỏi sao lâu rồi không về thăm quê miền Trung
Dù thƣơng vẫn thƣơng nhƣng non nƣớc chƣa yên lành,
quê hƣơng còn nghiêng ngả, biết trả lời saỏ
Biết trả lời sao cho em ấm đôi vành môi khi gió mƣa trong đời
mang bao ấm êm xa rồi gieo bao tiếng ca u hoài
Những đêm canh dài, biết trả lời saỏ
Nhớ về thần kinh với bao tâm tình gửi về thƣơng thƣơng ngƣời em,
Giờ xa vẫn xa đi cho nƣớc non quê nhà
thân trai tình đôi ngả, biết trả lời saỏ
Biết trả lời sao khi chinh chiến đang tràn lan
gieo tóc tang điêu tàn
vai mang chí trai tang bồng
quê hƣơng khắc ghi trong lòng,
Đã thƣơng nhau rồi biết trả lời saỏ
Hôm xƣa mình bên nhau
vầng trăng lồng bóng nƣớc sông sâu
Đôi bóng chung đầu
mong sao duyên mãi xanh màu
mong tình dài thƣơng mến lâu
Hôm xƣa mình xa nhau
Đƣờng về chiến tuyến gió mƣa sâu
Đôi bóng đôi đầu
cho nhau mãi tiếng kinh cầu
Xin cuộc đời luôn có nhau
Khi biết rằng đời trai chinh chiến không hẹn trở lại
ngày mai chung tình đôi
thì em hỡi em bao nhiêu ƣớc mơ trong đời
nhƣ mây chiều trôi nổi
nhƣ mộng tàn thôi
Biết trả lời sao đêm đêm núi cao rừng sâu
theo bƣớc chân quân hành
đi cho nƣớc non thành bình
Mai đây có ai thƣơng mình
Chí trai công thành. Xin trả lời sau
50
Biệt Ly Dzoãn Mẫn
Biệt ly nhớ nhung từ đây
Chiếc lá rơi theo heo may
Ngƣời về có hay
Biệt ly sóng trên giòng sông
Ôi còi tàu nhƣ xé đôi lòng
Và mây trôi nƣớc trôi
Ngày tháng trôi cùng lƣớt trôi
Mấy phút bên nhau rồi thôi
Đến khi bóng em mờ khuất
Ngƣời về u buồn khắp trời
Ngƣời ra đi với ngàn nhớ thƣơng
Mấy phút bên em rồi thôi
Dáng em sống trong hồn tôi
Xa cách ta còn tìm đâu ngày vui
Biệt ly ƣớc bao đƣờng tơ
Réo rắt trong muôn hƣơng mơ
Thành sầu tiễn đƣa
Biệt ly ƣớc mong hoàng hôn
Êm đềm về ru ấm tâm hồn
Ngƣời yêu đƣơng cách xa
Đành sống vui cùng gió sƣơng.
51
Bốn Mƣơi Hai Mƣơi Y Vân
Năm anh hai mƣơi, em mới sinh ra đời
Ngày anh bốn mƣơi, em cũng vừa đôi mƣơi
Tình đời nhiều lúc mỉa mai
Cuộc đời nhiều đắng nhiều cay, vui đó sầu đây
Khi em còn trong nôi, anh đã lo việc đời
Ôi hai mƣơi năm u hoài
Đầu vừa điểm phai, gặp nhau thời duyên may
Ngờ đâu thì duyên đã lỡ rồi
Lỡ tuổi lỡ thời, đôi ta không xứng đôi
Thôi thôi chờ kiếp sau.
52
Bóng Chiều Tà Nhật Bằng
Chiều ơi về đâu,
Chiều đi lòng nhớ bao nỗi u sầu.
Chiều sƣơng im lắng buồn.
Mờ xa đôi cánh chim lùa theo gió.
Chiều xa ngoài khơi,
Thuyền theo giòng nƣớc về chốn xa vời.
Cành hoa phai sắc tàn.
Còn đâu trăng sáng mơ bên vƣờn lan.
Nhƣng giấc mơ tan.
Vƣơng theo gió bao cung đàn.
Đâu dáng duyên xƣa
Một chiều thu ta còn nhớ.
Nhớ hồi còn thơ,
Vai kề vai trong tiếng tơ.
Tuy xa vắng ta vẫn mong chờ,
Chiều sao hờ hững lạnh lùng thờ ơ
53
Bóng Chiều Xƣa
Dƣơng Thiệu Tƣớc
Một chiều ái ân
Say hồn ta bao lần.
Một trời đắm duyên thợ
Cho đời bao phút ơ thờ.
Ngạt ngào sắc hƣơng
Tay cầm tay luyến thƣơng.
Đôi mắt em nhìn càng say đắm mơ màng
nào thấy đâu sầu vƣơng.
Một chiều bên nhaụ
Một chiều vui sống quên phút tang bồng.
Anh ơi nhớ chăng xa anh em hát
khúc ca nhớ mong.
Một chiều gió mƣa
Em về thăm chốn xƣạ
Non nƣớc u buồn nào đâu bóng cố nhân
lòng xót xa tình xƣạ
Lâng lâng chiều mợ
Một chiều bâng khuâng đâu nguồn thợ
Mây vƣơng sầu lan
Gió ơi đƣa hồn về làng cũ nhắn thầm
lời nguyện ƣớc trong chiều xƣạ
Thƣơng nhau làm chị
âm thầm lệ vƣơng khi biệt lỵ
Xa xôi làm chị
Vô tình em nhớ duyên hờ.
Tình nhƣ mây khóị
Bóng ai xa mờ
54
Bóng Nhỏ Đƣờng Chiều Trúc Phƣơng
Ai biết ai vì đời cùng ngƣợc xuôi chung lối mòn
Ngày anh hai mƣơi tuổi, em đôi tám trăng tròn
Đêm lạnh còn chăn đơn gối lẻ
Chƣa buồn khi canh vắng khép đôi mi.
Cho đến hơn một lần tuổi trẻ nhƣ qua mất rồi
Ngày tim lên tiếng gọi, xuôi tôi mến một ngƣời
Tâm tình chiều nao trên phố nhỏ
Khi về lƣu luyến mãi phút hẹn hò.
Bao thƣơng nhớ, từ độ anh vui bƣớc quân hành
Nửa năm anh viết lá thƣ xanh, bảo rằng
Sẽ về phố phƣờng
Mừng rơi nƣớc mắt ƣớt mi ngƣời tôi thƣơng.
Tôi đến nơi hẹn hò đƣờng chiều nghiêng nghiêng lá đổ
Bàn tay thon ngón nhỏ, đang tay gánh sông hồ
Ta nhẹ dìu nhau trong tiếng thở
Thƣơng này thƣơng cho bỏ lúc đợi chờ.
55
Bóng Nhỏ Giáo Đƣờng Phƣợng Linh
Có ai về miền quê lửa khói cho tôi nhắn vài câu
Cách xa lâu rồi không biết em còn giận hờn anh nữa thôi.
Chuyện ngày xƣa hai đứa thƣơng nhau trong đêm nhiều sao sáng.
Dƣới lầu chuông anh khắc tên nhau chung trong lời khấn xin chan
chứa niềm tin.
Có ai ngờ tình yêu ngày đó gieo ngang trái sầu lo
Lửa binh lan tràn hai đứa đôi đàng mộng đẹp kia vỡ tan.
Từng hồi chuông tha thiết bi ai vang trong mùa quan tái.
Tiếng cầu kinh khe khẽ thôi vang khi quân giặc giẫm tan ngôi thánh
lầu chuông.
Nhớ mãi ngày ấy quân cƣớp xô bừa hạ gác chuông
Nƣớc mắt em tuôn xót xa quỳ trên đống tro tàn.
Nhớ mãi ngày ấy anh góp che dựng lại gác chuông.
Với trí ngây thơ vững tin tầm vông giữ nhà thờ.
Kỷ niệm của chúng ta.
Mấy năm rồi buồn vui ngày đó theo anh giữa trời sƣơng.
Dẫu xa phƣơng trời nhƣng sống muôn đời chuyện lầu chuông thuở
xƣa.
Và từng đêm anh chắp hai tay xin cho tình yêu đó.
Thấm nhuần trong tay Chúa ban ơn
Anh xây lại gác chuông trên kỷ niệm xƣa.
56
Bông Hồng Cài Áo Phạm Thế Mỹ, Thơ: Thích Nhất Hạnh
Một bông Hồng cho em
Một bông Hồng cho anh
Và một bông Hồng cho những ai
Cho những ai đang còn Mẹ
Đang còn Mẹ để lòng vui sƣớng hơn
Rủi mai này Mẹ hiền có mất đi
Nhƣ đóa hoa không mặt trời
Nhƣ trẻ thơ không nụ cƣời
ngỡ đời mình không lớn khôn thêm
Nhƣ bầu trời thiếu ánh sao đêm
Mẹ, Mẹ là giòng suối dịu hiền
Mẹ, Mẹ là bài hát thần tiên
Là bóng mát trên cao
Là mắt sáng trăng sao
Là ánh đuốc trong đêm khi lạc lối
Mẹ, Mẹ là lọn mía ngọt ngào
Mẹ, Mẹ là nải chuối buồng cau
Là tiếng dế đêm thâu
Là nắng ấm nƣơng dâu
Là vốn liếng yêu thƣơng cho cuộc đời
Rồi một chiều nào đó anh về nhìn Mẹ yêu, nhìn thật lâu
Rồi nói, nói với Mẹ rằng "Mẹ ơi, Mẹ ơi, Mẹ có biết hay không ?"
-Biết gì ? "Biết là, biết là con thƣơng Mẹ không ?"
Đóa hoa màu hồng vừa cài lên áo đó anh
Đóa hoa màu hồng vừa cài lên áo đó em
Thì xin anh, thì xin em
Hãy cùng tôi vui sƣớng đi.
57
Bọt Biển Lamp Phƣơng
Nhè nhẹ đôi chân, lại gần bên nhau
Tựa vào vai anh, nghe sóng xô trên biển xanh
Nhè nhẹ đôi tay, nắm lấy mộng lành
Vì tình đôi ta, tha thiết sao mỏng manh
Còn đƣợc bên nhau, là còn yêu nhau
Mình còn cho nhau, cho cả tƣơng lai về sau
Một vì sao rơi, tan giữa lòng trời
Nguyện cầu cho nhau ngăn cách sẽ không còn lâu
Gió ơi xin đừng đến mang giá lạnh về đêm nay
Vì ngƣời yêu ơi em sợ
Sợ lạnh sợ buốt vai nhau
Vòng tay anh nhỏ bé biết làm sao che cho em
Hay em chỉ là ngƣời đứng bên lề đời anh
Kỷ niệm đẹp trăng thơ, tình càng nên thơ
Ngoài trời trăng thanh, sao gió mƣa trong lòng em
Giọt sầu long lanh, rơi xuống mi em
Lệ buồn quê hƣơng, hay nƣớc mắt cho ngƣời thƣơng
58
Buồn Y Vân
Buồn nhƣ ly rƣợu đầy không có ai cùng cạn
Buồn nhƣ ly rƣợu cạn không còn rƣợu để saỵ
Buồn nhƣ trong một ngày hai đứa không gặp mặt
Buồn nhƣ khi gặp mặt không còn chuyện để vuị
Ðôi ta nhƣ bƣớc lên đỉnh sầu
Mà đời luôn cao ngất thƣơng đau
Bao lâu ân ái chƣa đậm màu
Toàn là cay đắng giết thƣơng yêụ
Tình đôi ta thật buồn nhƣ lứa hoa nở muộn
Tình yêu không trọn vẹn buồn mỗi ngày buồn hơn.
59
Buồn Tàn Thu Văn Cao
Ai lƣớt đi ngoài sƣơng gió,
Không dừng chân đến em bẽ bàng,
Ôi vừa thoáng nghe em mơ ngay bƣớc chân chàng,
Từ từ xa đƣờng vắng.
Đêm mùa thu chết, nghe mùa đang rớt rơi theo lá vàng.
Em ngồi đan áo lòng buồn vƣơng vấn, em thƣơng nhớ chàng.
Ngƣời ơi còn biết em nhớ mong,
Tình xƣa còn đó xa xôi lòng.
Nhờ bóng chim uyên, nhờ gió đƣa duyên
Chim với gió bay về, chàng quên hết lời thề.
Áo đan hết rồi, cố quên dáng ngƣời,
Chàng ngày nào tìm đến?
Còn nhớ đêm xƣa kề má say sƣa
Nhƣng năm tháng qua dần, mùa thu chết bao lần.
Thôi tình em đấy, nhƣ mùa thu chết rơi theo lá vàng.
60
Buồn Trong Kỷ Niệm Trúc Phƣơng
Đƣờng vào tình yêu... có trăm lần vui... có vạn lần buồn
Đôi khi nhầm lỡ... đánh mất... ân tình cũ
Có đau chỉ thế... tiếc thƣơng chỉ thế
Khi hai mơ ƣớc... không chung cùng... vui lối về
Mình vào đời nhau... lúc môi còn non... tuổi mộng vừa tròn
Hƣơng thơm làn tóc... nƣớc mắt... chƣa lần... khóc
Đến nay thì đã... đắng cay nhiều quá
Thơ ngây đi mất... trong bƣớc buồn... giờ mới hay
Bao năm... qua rồi... còn gối chiếc
Nghe lòng... nhiều nuối tiếc
Thƣơng... nhau rồi...
Xa... nhau rồi...
Một lần... dang dở ấy...
Đêm lạnh... vui với ai ?
Nụ cƣời ngày xƣa... chết trên bờ môi... héo mòn tuổi đời
Đi thêm một bƣớc... trót nhớ... thêm một bƣớc
Nếu ta còn nhớ... mắt môi ngƣời cũ
Xin mang theo tiếng... yêu khi gọi... anh với em !
61
Bức Họa Đồng Quê Văn Phụng
Trời xanh xanh bao la mây trắng trắng trắng xoá
Tia nắng tƣng bừng chiếu trên đồng lúa vàng
Đàn chim, chim chim non đang ríu ríu rít hót
Tung cánh bay nhẹ lƣớt trên cành la đà.
Từ xa xa xa xa nghe thoáng thoáng tiếng hát
Thôn nữ bên đồng lúa ca lời mơ màng
Tình tang tang tang tang tang tính tính tính tính
Du khách nâng nhẹ phím buông nhẹ tơ vàng.
Hỡi nắng hãy sáng lên để ngàn hoa tƣơi thắm hơn
Hỡi gió hãy cuốn lên để đồng xanh tƣơi mát hơn
Thôn quê hân hoan mừng ngày mùa sang
Ngƣời ngƣời hò vang, đàn hoà tình tang
Nhịp nhàng vang xa là la la la la
Hò lơ ho lơ hò lơ ho lơ ho lơ hò lơ ho lơ
Hò lơ ho lơ hó lơ hò lơ ho lơ hó lơ
Ơi anh em ơi còn gì đẹp tƣơi
Còn gì mừng vui bằng ngày mùa mới
Gặt về thảnh thơi là la la la lá.
Chàng trai vui câu ca thôn nữ cất tiếng hát
Em bé nô đùa giỡn luôn miệng tƣơi cƣời
Đồng quê hôm nay vui vui với thóc lúa mới
Cho bõ công cày cấy bao ngày mong chờ.
Chàng trai xay xay xay thôn nữ giã giã giã
Em bé đƣa miệng cắn đôi hạt lúa vàng
Vầng trăng nhô lên cao soi sáng khắp lối xóm
Ai nấy vui làm với muôn ngàn câu hò.
62
Bƣớc Tình Hồng Nguyễn Trung Cang
Này đây bƣớc chân xin tìm đến ngƣời
Này đây cánh tay xin chào đón ngƣời
Này đây cỏ cây xanh gợi ý tình
Này đây gió mây nghe hồn tái sinh
Này đây cánh hoa xin dâng đến ngƣời
Đời nhƣ nở hoa trong vạn tiếng cƣời
Ầm vang suối reo nhƣ dậy núi rừng
Bầy chim hát ca theo từng bƣớc chân
Này hỡi trái chin thơm ngọt quá
Này hỡi những đóa hoa rợp lá
Này hỡi suối mát chim rừng ca
Hãy lắng nghe tình ta
Yêu nhau không rời xa
Từ nay có nhau trên vạn nẻo đời
Cầm tay dắt nhau đi trọn kiếp ngƣời
Và ta sẻ chia yêu thƣơng khắp trời
Tình yêu chúng ta lan rộng khắp nơi
63
Cafe Đắng Lƣu Hồng
Thành phố trong mƣa mùa thu
Hàng cây nhớ chiếc lá vàng rơi
Một tia nắng lịm theo cơn gió ...một áng mây
Một thoáng suy tƣ cuộc tình
Cà phe đắng, khúc nhạc dở dang ngƣời yêu xa vời, cơn gió
cuốn
giòng nƣớc trôi, chiếc lá rơi
Nhớ khi xƣa lần đầu yêu cô bé quán café tình nhạc êm êm,
tình lâng lâng, màu khói thuốc, mắt em mơ
Tình yêu nhƣ mơ
Giờ cũng quán xƣa, nhạc xƣa nhƣng xa vắng tiếng em thì
thầm
ngƣời yêu xa vời,
Cà phê không .. hình bóng em đắng trong tim
64
Cảm Ơn Ngân Khánh
Này là cánh thƣ, nghiêng nghiêng nét chữ cô em học trò
Này là bánh chƣng, Mẹ già tự tay gói gửi cho con
Này là áo len, bao nhiêu đêm thâu em ngồi em đan
Nay em gởi ra tới chiến trƣờng,
Mang chút tình hậu phƣơng thƣơng mến
Ngồi đọc lá thƣ đơn sơ tha thiết văn chƣơng học trò
Nhìn cặp bánh chƣng, mà lòng chợt thƣơng Mẹ gìa xa xôi.
Mặc vào áo len, sao nhƣ tôi nghe trong hồn chơi vơi.
Xuân đang về trên khắp đất trời.
Nhƣng tất cả Xuân là ở đây.
Tôi xin cảm ơn ngƣời
Cảm ơn ai, đã đem luyến thƣơng nồng ấm đến với lính.
Cảm ơn ai khi Xuân về vui thật là vui,
Không quên ngƣời sƣơng gió sa trƣờng
Âu yếm gửi tình đi muôn nơi.
Thật nhiều mến thƣơng, tâm tƣ tha thiết tôi xin gửi về
Gửi Mẹ kính yêu vài lời của con chúc mừng năm naỵ
Và gửi đến em bao nhiêu yêu thƣơng anh dành cho em
Khi Xuân về xin hãy yêu đời.
Ta đón đợi Xuân hồng ngày mai...
65
Căn Nhà Ngoại Ô Anh Bằng
Tôi ở ngoại ô, một căn nhà tranh có hoa thơm trái hiền
Cận kề lối xóm, có cô bạn thân sớm hôm lo sách đèn
Hai đứa chƣa ƣớc hẹn lấy một câu, chƣa nghĩ đến mai sau
Nhƣng đêm thức giấc ngỡ ngàng
Nghe lòng thƣơng nhớ biết rằng mình yêụ
Khi hiểu đƣợc nhau, thời gian gần gũi đã trôi qua mất rồi
Nào còn những lúc, hái hoa vƣờn trăng suốt đêm vang tiếng cƣời
Tôi bƣớc theo tiếng gọi của ngƣời trai, tha thiết với tƣơng lai
Tôi xa anh sáng phố phƣờng, xa ngƣời em nhỏ lên đƣờng tòng chinh.
DK:
Là chinh nhân tôi bạn với sông hồ
Tình yêu em tôi nguyện mãi tôn thờ
Và yêu không bến bờ
Niềm tin là một ngày mai non nƣớc không còn hận sầu
Rồi hôm nao tôi về ghé thăm nàng
Ngoại ô đây con đƣờng tắm trăng vàng
Mà sao không thấy nàng
Tìm em, giờ tìm ở đâu sao không gắng đợi chờ nhau
Tôi hỏi ngƣời quen, nàng nay là nữ cứu thƣơng trên chiến trƣờng
Dặm ngàn sóng gió, biết đâu nàng vui dấn thân nơi phuong trƣờng
Tôi đứng nghe gió lạnh giữa màn đêm, thƣơng xé nát con tim
Em ơi, trái đất vẫn tròn,
Chúng mình hai đứa sẽ còn gặp nhau
66
Cánh Buồm Xa Xƣa (La Paloma) Nhạc Ý, Lời Việt: Từ Vũ
Vi vu đồi thông reo xao xác lá chiều nay thu về
Em ơi cánh buồm xƣa còn vƣơng bao lời thề
Xa xa đàn chim mừng dang cánh biếc trời mây tung hoành
Sƣơng lan lắng trong hoàng hôn chim khi tâm tƣ ta gầy.
Thuyền ai đang lênh đênh vƣợt sóng biếc cho tan vơi cơn sầu
Ai đang đắm đuối trên lƣng muôn con sóng xanh bạc đầu?
Biệt ly sao chua cay làm mắt ƣớt tóc xanh nay phai màu
Nhớ mãi, nhớ mãi môi em cƣời khi bến xa con tàu.
Yêu em qua chuỗi ngày thơ
Mà giờ lòng còn vƣơng thƣơng nhớ
Nhớ ngƣời xƣa chiều nay mình ta bao ƣớc mơ
Niềm riêng se sắt bên lòng.
Thu ơi gieo mấy lần tang
Mà lòng ngƣời tàn theo năm tháng?
Ý thu vƣơng trách sao lòng ngƣời mau lãng quên
Chiều nay thu vẫn mơ màng.
67
Cánh Bƣớm Vƣờn Xuân(Cerisiers roses et pommiers blanc)
(Cherry pink and apple blossom white)
Vƣờn xuân thơm ngát hƣơng xuân sắc hoa hàm tiếu
Hoà đƣa khát khao duyên nồng tình yêu
Vƣờn xuân thơm ngát hƣơng xuân sắc hoa hàm tiếu
cánh hoa mỹ miều
Một hôm cánh bƣớm tung tăng đến dâng tình yêu
chợt đƣa kiếp hoa u sầu quạnh hiu
Một hôm cánh bƣớm tung tăng đến dâng tình yêu
dáng hoa yêu kiều
Cánh bƣớm ríu rít vui bên hoa
Hƣơng hoa bay nhanh đƣa xa xa
Sắc thắm cánh bƣớm không phôi pha
Hoa thêm xinh tƣơi vƣơng câu ca
Không gian nhƣ lắng trong bao la
Lúc cánh bƣớm nắng trong hƣơng hoa
Tiếng hát thánh thót nhƣ ngân nga
gió xuân la đà
Vƣờn xuân ong bƣớm ngất ngây ngất ngây tình hoa
Nhƣ đang đắm say ru hồn lòng ta
Vƣờn xuân ong bƣớm ngất ngây ngất ngây tình hoa
Tiết xuân chan hòa
... Tình xuân dâng ngát hoa
68
Cánh Hồng Trung Quốc (Mei Gui Mei Gui Wo Ai Ni) Nhạc Hoa, Lời Việt: Trọng Khƣơng
Kìa một nàng Trung Hoa răng trắng tinh nhƣ là ngà
Nụ cƣời tƣơi nhƣ hoa thắm, cô em tha thƣớt lƣợt là
Lòng tôi thêm vấn vƣơng những khi chiều tà nhƣ cánh chim qua
Mộng đƣợc nhƣ đôi chim kia bay tới chân trời xa
Cớ sao những chiề ngắm mây lững lờ
Nàng Trung Hoa đắm chìm trong mơ nhƣ thẫn thờ
Cớ sao cô buồn, cớ sao cô sẩu
Sầu vì cô nhớ bờ sông Dƣơng, sầu vì đau thƣơng
Kìa nàng Trung Hoa xinh, đôi mắt đen nhƣ hạt huyền
Nàng nhìn tôi xong không nói khiến tôi lo lắng ƣu phiền
Lòng tôi nhƣ bóng trăng sẽ soi bên nàng trong giấc mơ tiên
Để lòng cô say mê man khúc ca triền miên
69
Cánh Thiệp Đầu Xuân Lê Dinh, Minh Kỳ
Hoa lá nở thắm đẹp làn môi hồng
Xuân đến rồi đây nào ai biết không?
Mang những hoài mong đi vào ngày tháng
Bao nhiêu mơ ƣớc đến khi mùa xuân sang
Tôi chúc gì đây vào mùa xuân này
Khi nắng vàng tƣơi nhuộm làn tóc ai
Khi gió nhẹ lay hoa đào hồng thắm
Trong khi xuân ấm mới tô đẹp tháng năm
Tôi chúc muôn ngƣời mọi điều ƣớc muốn
Non nƣớc vinh quang trong tia nắng thanh bình
Để ngƣời anh yêu dấu quay về gia đình tìm vui bên lửa ấm Tôi chúc yên lành ngƣời ngƣời khắp chốn
Mong gió đƣa duyên cho cô gái xuân thì
Ƣớc nguyện sao chóng thành, rƣợu hồng se duyên
Tôi chúc ngày mai dù đƣờng xa vời
Trai gái bền duyên đẹp tình lứa đôi
Cho bƣớm vàng bay trên nẻo đƣờng mới
Vai bên vai những lúc tâm tình lên khơi
Tôi chúc rồi đây ngƣời về phƣơng nào
Cho dẫu thời gian lạnh lùng lƣớt mau
Mong ƣớc ngày sau nhƣ là nhƣ trƣớc
Tay trong tay nhớ lúc trao thiệp đầu xuân
Tôi chúc muôn ngƣời mọi điều ƣớc muốn
Non nƣớc vinh quang trong tia nắng thanh bình
Để ngƣời anh yêu dấu quay về gia đình tìm vui bên lửa ấm
Tôi chúc yên lành ngƣời ngƣời khắp chốn
Mong gió đƣa duyên cho cô gái xuân thì
Ƣớc nguyện sao chóng thành, rƣợu hồng se duyên
Tôi chúc ngày mai dù đƣờng xa vời
Trai gái bền duyên đẹp tình lứa đôi
Cho bƣớm vàng bay trên nẻo đƣờng mới
Vai bên vai những lúc tâm tình lên khơi
Tôi chúc rồi đây ngƣời về phƣơng nào
Cho dẫu thời gian lạnh lùng lƣớt mau
Mong ƣớc ngày sau nhƣ là nhƣ trƣớc
Tay trong tay nhớ lúc trao thiệp đầu xuân
Mong ƣớc ngày sau nhƣ là nhƣ trƣớc
Tay trong tay nhớ lúc trao thiệp đầu xuân
70
Cành Hoa Trắng Phạm Duy
Một đàn chim tóc trắng
Bay về qua trần gian
Báo tin rằng : Có Nàng Giáng Hƣơng
Nàng ngồi trên cung vắng
Trong một đêm tàn trăng
Phá then vàng bƣớc vào vƣờn hoang.
Không gian tràn dâng niềm thƣơng
Rồi tiếng hát sui cuộc tình duyên
Bao nhiêu nàng tiên nỉ non
Làm huyên náo Thiên Đƣờng lạnh lẽo.
Trời đầy cô tiên nữ
Xuống đầu thai thành hoa
Giữa đêm mờ, hoa nở ngát hƣơng
Ngƣời về trong đêm tối
Ôm cành hoa tả tơi
Bóng in dài gác đời lẻ loi.
71
Cát Bụi Trịnh Công Sơn
Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi
Để một mai vƣơn hình hài lớn dậy
Ôi cát bụi tuyệt vời
Mặt trời soi một kiếp rong chơi
Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi
Để một mai tôi về làm cát bụi
Ôi cát bụi mệt nhoài
Tiếng động nào gõ nhịp không nguôi
Bao nhiêu năm làm kiếp con ngƣời
Chợt một chiều tóc trắng nhƣ vôi
Lá úa trên cao rụng đầy
Cho trăm năm vào chết một ngày
Mặt trời nào soi sáng tim tôi
Để tình yêu xay mòn thành đá cuội
Xin úp mặt bùi ngùi
Từng ngày qua mỏi ngóng tin vui
Cụm rừng nào lá xác xơ cây
Từ vực sâu nghe lời mời đã dậy
Ôi cát bụi phận này
Vết mực nào xóa bỏ không hay
72
Cây Đàn Bỏ Quên Phạm Duy
Hôm xƣa tôi đến nhà em
Ra về mới nhớ rằng quên cây đàn.
Ðêm khuya thao thức mơ màng
Chờ mai tìm đến cô nàng ngây thơ.
Hôm sau tôi đến nhà em
Cây đàn nằm đó nhƣng em đâu rồi.
Bông hoa trên phím tƣơi cƣời
Ngƣời tiên tặng đóa hoa đời xinh xinh.
Tôi nâng niu cây đàn. Tình tang.
Ðem về say đắm.
Tôi nâng niu hoa vàng. Tình tang.
Khi bông hoa úa tàn. Tình tang.
Lòng tôi vấn vƣơng.
Nhớ ngƣời hay nhớ hƣơng.
Tình tang!
Ðàn ơi! Thôi cứ lên tiếng than
Hay cứ gieo nỗi oan trên đƣờng lên viễn phƣơng.
Ngƣời ơi! Tôi thƣờng hay muốn biết
Với tình hoa thắm thiết yêu tôi hay yêu đàn.
Yêu tôi hay yêu đàn.
73
Chỉ Chừng Đó Thôi Phạm Duy
Chỉ chừng một năm trôi là quên lời trăn trối
Ai nuối thƣơng tình đôi chỉ chừng một năm thôi
Chỉ cần một năm qua là phai mờ hƣơng cũ
Hoa úa trong lòng ta chỉ cần một năm xa
Khi xƣa em gầy gò đi ngang qua nhà thờ
Trông nhƣ con mèo khờ chờ bàn tay nâng đỡ
Ta yêu em tình cờ nhƣ cơn mƣa đầu mùa
Rơi trên sân cỏ già làm rụng rơi cánh hoa
Chỉ cần một cơn mƣa là vai gầy thêm nữa
Cho ƣớt môi, mềm da chỉ cần giọt mƣa sa
Chỉ chờ một cơn mƣa để không ngờ chi nữa
Đi dƣới mƣa hồng nghe giọt nhẹ vào tim ta
Ta yêu em mù lòa nhƣ A-đam ngù ngờ
Yêu E-va khù khờ cuộc tình trinh tiết đó
Nhƣng thiên tai còn chờ đôi uyên ƣơng vật vờ
Chia nhau xong tội đồ đầy đọa lâu mới tha
Chỉ một chiều lê thê ngồi co mình trên ghế
Nghe mất đi tuổi thơ chỉ một chiều bơ vơ
Chỉ là chuyện đong đƣa đời luôn là cơn gió
Thay áo cho tình ta chỉ là chuyện thiên thu
Tƣởng chừng nghìn năm sau chẳng ai còn yêu nhau
Nào ngỡ đâu tình yêu giăng bẫy nhau còn nhiều
Nghe lòng còn khô ráo nghe chừng còn khát khao
Nên gục đầu rất lâu xƣng tội cả kiếp sau
Cả triệu ngƣời yêu nhau còn ai là không thấu?
Len giữa u tình sâu một vài giọt ơn nhau
Tia sáng Thiên Đƣờng cao rọi vào ngục tim nhau
74
Chỉ Có Em Lam Phƣơng
Trời thu mƣa bay bay đƣờng khuya vắng không ngƣời
Dìu em trong cơn mê dài tăm tối
Làm sao cho anh đi vào nắng ấm ban mai
Để giấc mơ đẹp mãi trong tƣơng lai
Bàn tay anh xanh xao vì cơn lốc bao ngày
Bờ môi yêu nhƣ không còn hơi ấm
Làm sao cho anh đi vào thơ ấu xa xƣa
Chỉ có em lòng vui sau cơn mƣa
Ngày anh gặp đôi mắt long lanh
Lần đầu anh lạc trong hố mê say
Dƣờng nhƣ ta quen nhau từ muôn kiếp
Vừa gặp lại ta đã sợ tình cao bay
Từ khi anh yêu em là anh biết đợi chờ
Chờ cho mau qua đêm dài đen tối
Mình yêu nhau đi thôi đừng lo phút chia tay
Chỉ có em nghìn sau nhƣ đêm nay
75
Chỉ Là Giấc Mơ Qua Lời Việt: Nam Lộc
Nhƣ làn mây, tình yêu thôi giờ đây lững lờ
Nhƣ làn gió, tình yêu thôi giờ đây hững hờ.
Rồi một lần xa cách là một đời than trách
Rồi cuộc tình bay mất và một ngƣời đi khuất
Tình chỉ còn cay đắng để chỉ còn xa vắng
Để chỉ còn nắng vƣơng cuối đƣờng.
Thƣơng ngƣời thƣơng, ngàn xƣa ơi ngàn sau nét cƣời
Vƣơng sầu vƣơng, đƣờng xƣa nay giờ đâu bóng ngƣời.
Tình nhiệm màu tan vỡ lòng chỉ còn nhung nhớ
Giờ một mình quên lãng lạnh lùng theo năm tháng
Dù một lần em đã mềm lòng nhƣ chiếc lá
Là một lần xóa mối duyên đầu.
Em nhớ ngày, anh đón em góc trƣờng
E ấp, thẹn thùng, vấn vƣơng
Em nhớ ngày, anh đón em cuối đƣờng
Dù đƣờng loan vết nắng nắng vẫn lung linh màu.
Thôi giờ đây, còn đâu ngọt ngào đôi má hồng
Thôi giờ đây, tìm đâu đây mùi hƣơng ngất ngây.
Ngày tàn dần nhƣ khói chiều buồn dần muôn lối
Một mình lang thang tới miền cỏ hoang nắng chói
Ngày nào ta chung lối nhẹ nhàng đan tóc rối
Chỉ còn là giấc mơ qua rồi.
76
Chị Tôi Trần Tiến
Nhà tôi trên bến sông có chiếc cầu nhỏ cong cong .
Hàng cau dƣới nắng trong lá trầu không
Chị tôi trông dễ thƣơng bán rau chợ Cầu Ðông í a
Chị tôi chƣa lấy chồng
Thời con gái lƣng ong có bao ngƣời thầm mong theo
Mẹ giục con gái yêu lấy chồng đi
Chị thƣơng hai đứa em thƣơng mẹ già con đau í a
Chị tôi chƣa lấy chồng.
Rồi mẹ tôi khuất xa, chúng tôi không còn thơ ngây
Chị lại lo các em chuyện chồng con
Ngày chia tay bến sông thấy chị buồn mà thƣơng í a
Chị tôi chƣa lấy chồng.
Rồi một đêm sáng trong có một ngƣời đàn ông qua
Họ về xây chiếc cầu nối bờ vui
Gặp chị tôi dễ thƣơng mới xin lời cầu hôn í a
Chị cũng muốn lấy chồng.
Cầu xây xong đã lâu không thấy ngƣời về đƣa dâu
Ðể chị tôi ngóng chờ mắt lệ nhòa
Hàng cau đâu trái cau bao lá trầu buồn rơi theo
Chị tôi chƣa lấy chồng.
Nhiều năm xa cách xa tôi trở về làng quê thăm
Nhìn hàng cau xác xơ lá trầu khô
Mộ chị tôi bé xinh đứng bên cầu thƣơng nhớ mêng mông
Chị ơi sao vẫn chƣa lấy chồng.
Chị tôi chƣa lấy chồng.
77
Chị Tôi Thơ: Đoàn Thị Tảo, Nhạc: Trọng Đài
Thế là chị ơi, rụng bông hoa gạo
Ô hay, trời không nín gió cho ngày chị sinh
Ngày chị sinh, trời cho làm thơ
Cho nét buồn vui bốn mùa trăn trở
Cho làm câu hát để ngƣời lý lơi.
Ngày chị sinh, trời cho làm thơ
Vấn vƣơng với sợi tơ trời
Tình riêng bỏ chợ
Tình ngƣời đa đoan.
78
Chiếc Áo Bà Ba Trần Thiện Thanh
Chiếc áo bà ba trên dòng sông thăm thẳm
Thấp thoáng con xuồng bé nhỏ mong manh
Nón lá đổ nghiêng tóc dài con nƣớc đổ
Hậu Giang em vẫn đẹp ngàn đời
Nhớ chiếc xuồng xƣa năm nào trên bến cũ
Thƣơng lắm câu hò réo gọi khách sang sông
Áo trắng xuồng đƣa mắt cƣời em khẽ gọi
Ngƣời thƣơng em vẫn đợi chờ
ĐK:
Đẹp quá quê hƣơng hôm nay đẹp vô ngần
Về Sóc Trăng hôm nay khai điệu lâm thôn
Đàn én chao nghiêng xôn xao mùa lúa nhiều
Về bến Ninh Kiều thấy chàng đợi ngƣời yêu
Em xinh tƣơi trong chiếc áo bà ba
Em đi mau kẻo trễ chuyến phà đêm
Qua bến bắc Cần Thơ
Hậu Giang ơi nƣớc xuôi xuôi một dòng
Dẫu qua đây một lần, nói sao cho vừa lòng, nói sao cho vừa
thƣơng.........
79
Chiếc Lá Cuối Cùng Tuấn Khanh
Đêm qua chƣa mà trời sao vội sáng
Một đàn chim cánh nhỏ chở mùa sang
Chiều vào thu tiễn em sầu lạnh giá
Lá trên cành từng chiếc cuốn bay xa
Đêm chia ly buồn gì sao chẳng nói
Chỉ nghe em nói nhỏ trở về thôi
Ngày buồn tênh cũng đƣa chiều vào tối
Mím môi cƣời mà nhớ thƣơng khôn nguôi
Mộng về một đêm xuân sang
Em thì thầm ngày đó thƣơng anh
Thuyền về một đêm trăng thanh
Xây mộng vàng đậu bến sông xanh
Mộng tràn ngập đêm trăng sao
Sao đầy trời từng chiếc lấp lánh
Rồi một chiều xuân thơ trinh
Cho lòng mình về với dĩ vãng
Xa nhau chƣa mà lòng nghe quạnh vắng
Đƣờng thênh thang gió lộng một mình ta
Rƣợu cạn ly uống say lòng còn giá
Lá trên cành một chiếc cuối bay xa
80
Chiếc Lá Mùa Đông Nhạc Hoa, lời việt: Khúc Lan
Mùa đông trên thung lũng xa nhƣ một tiếng kinh cầu
Làm sao để ta quên đi một cơn bão lớn
Em hỡi nếu mộng đẹp có thế thôi
Xin hãy giữ lại phút giây sau cùng
Tình yêu rồi đây sẽ nhƣ cơn mộng dở dang
Đời em tựa nhƣ khúc ca ru một sớm mai hồng
Làm sao để cho bờ mi đừng hoen nƣớc mắt
Ai nhớ đến một hạnh phúc lứa đôi
Xin hãy giữ trọn cánh chim phƣơng trời
Ngƣời ơi đừng nên dối gian cho lòng nát tan
Đƣờng mây giờ đây xa vắng dấu chân địa đàng
Vƣờn hoang tìm đâu cho thấy giấc mơ nồng cháy
Cuộc sống mới rồi ngƣời có thấy vui
Xin hãy giữ lại một chiếc lá rơi
Thời gian rồi đây sẽ nhƣ con thuyền lƣớt trôi
81
Chiều Dƣơng Thiệu Tƣớc
Trên đƣờng về nhớ đầy,
Chiều chậm đƣa chân ngàỵ
Tiếng buồn vang trong mâỵ
Tiếng buồn vang trong mâỵ[ Ly
Chim rừng quên cất cánh
Gió say tình ngây ngây
Có phải sầu vạn cổ,
Chất trong hồn chiều nay,
Chất trong hồn chiều naỵ
Tôi là ngƣời lữ khách
Màu chiều khó làm khuây,
Ngỡ lòng mình là rừng,
Ngỡ lòng mình là mây,
Nhớ nhà châm điếu thuốc,
Khói huyền bay lên câỵ
Trên đƣờng về nhớ đầỵ
Chiều chậm đƣa chân ngàỵ
Tiếng buồn vang trong mây
Tiếng buồn vang trong mây
82
Chiều Cuối Tuần Trúc Phƣơng
Anh ơi tôi lên đƣờng phố cũ
Tìm anh chiều hẹn hò
Cho nhau niềm vui cuối tuần
Vì hơn mấy lần vắng anh trời kinh nghe đô sao xuyến bƣớc cô đơn
Ai quên ai khi bàn tay trót nằm trong lòng tay rồi
Anh ơi chuyện hai đứa mình
Mộng xƣa khó thành
Biết nhau chiều hôm nay xin nhớ mãi về sau này...
ĐK:
Ghi vào đời hình bóng một ngƣời
Đôi lúc chân mơ
Giày khua lối ngõ
Tâm tƣ bâng khuâng nghe chiều biệt ly theo khất nẻo ngƣời đi...
Khi tôi đƣa chân ngƣời tối mến
Tạm xa biệt kinh thành
Mong sao đừng quên mỗi lần
Chiều qua cuối tuần
Có tôi đợi trông anh khi phố cũ vừa lên đèn...
83
Chiều Làng Em Trúc Phƣơng
Quê em nắng vàng nhạt cô thôn
Vài mây trắng dật dờ về cuối trời
Bâng khuâng tiếng hò qua xóm vắng
Khói lam buồn nhƣ muốn ngừng thời gian.
Một chiều anh mới đến
bóng dừa nghiêng gió ru thềm.
Tìm về đôi cánh mầu
mắt em nhìn nói ngàn câụ
Nhớ mãi mấy tình của mẹ quê nâu sồng
của ngƣời em mơ mộng,
Và chiều vàng ngát mênh mông
là chiều ấy sang sông em chờ trông.
Anh ơi nhớ về thăm thôn xƣa,
Ðể nghe tiếng ngọt ngào ru bóng dừa
Xa xôi bƣớc ngƣời anh lữ thứ
Nhớ thƣơng hoài câu hát chiều làng em
84
Chiều Một Mình Qua Phố Trịnh Công Sơn
Chiều một mình qua phố âm thầm nhớ nhớ tên em
Có khi nắng khuya chƣa lên mà một loài hoa chợt tím
Chiều một mình qua phố âm thầm nhớ nhớ tên em
Gót chân đôi khi đã mềm gọi buồn cho mình nhớ tên.
Chiều qua bao nhiêu lần môi cƣời
Cho mình còn nhớ nhau
Chiều qua bao nhiêu lần tay mời
Nghe buồn ghé môi sầu.
Ngày nào mình còn có nhau xin cho dài lâu
Ngày nào đời thôi có nhau xin ngƣời biết đau.
Chiều một mình qua phố âm thầm nhớ nhớ tên em
Gió ơi gió ơi bay lên để bụi đƣờng cay lòng mắt
Chiều một mình qua phố âm thầm nhớ nhớ tên em
Áo xƣa chƣa quen phong trần đợi mùa thu vàng áo thêm.
Chiều một mình qua phố âm thầm nhớ nhớ tên em
Bƣớc chân nghe quen cũng buồn lạy trời xin còn tuổi xanh
Còn một mình trên phố âm thầm nhớ nhớ tên em
Ngoài kia không còn nắng mềm ngoài kia ai còn nhớ tên.
85
Chiều Nay Không Có Em Ngô Thụy Miên
Chiều nay mình lang thang trên phố dài
Không có anh, ai chung bƣớc dỗi nhau giận hờn
Không có anh, đƣờng xƣa giăng mắc mây trôi
Chiều nao hai đứa chung đôi
Lặng nhìn mùa thu lá rơi.
Dù mai tình lên khơi nhƣ sóng gào
Không có anh cho phố vắng dấu chân hẹn hò
Không có anh mùa thu thôi lá vƣơng bay
Mùa đông buốt giá qua đây
Vòng tay ấy ôi sao lẻ loi.
Không có anh, đời mình sao vắng vui cuộc tình
Nhƣ lá khô mộng mơ cơn mê chiều
Không có anh, đôi mắt buồn nào đợi chờ
Xin cho nhau lời vỗ về
Sao đành quên đi ngày tháng đó.
Không có anh một mình ta với ta
Ngày dài thôi chóng qua
Tuổi hoang trôi trên vai gầy.
Nhƣ ƣớc mơ xin nhớ lần mình hẹn hò
Xin cho nhau một lời rồi
Xin tình yêu hãy lên ngôi.
Rồi mai mình anh thôi nơi phố ngƣời
Sao mắt nhung không nuối tiếc khát khao đợi chờ
Không có anh, còn ai thƣơng lá thu bay
Còn ai vƣơng vấn cơn say
Đời gian dối cô đơn mình ta.
86
Chiều Tím Đan Thọ, thơ: Đinh Hùng
Chiều tím chiều nhớ thƣơng ai, ngƣời em tóc dàỉ
Sầu trên phím đàn, tình vƣơng không gian,
Mây bay quan san, có haỷ
Đàn nhớ từng cánh hoa bay, vần trăng viễn hoài
Màu xanh ƣớc thề, dòng sông trôi đi
Lúc chia tay còn nhớ chăng?
Ai nhớ ... mắt xanh năm nào
Chiều thu soi bóng, nắng chƣa phai màu
Kề hai mái đầu nhìn mây tím ... nhớ nhau ...
Chiều tím chiều nhớ thƣơng ai, còn thƣơng nhớ hoài
Đàn ơi nhắn dùm ngƣời đi phƣơng nao
Nếp chinh bào biếc ánh sao ...
Từ đấy đàn nhớ thanh âm chùng dây vỹ cầm
Ngƣời xa vắng rồi chiều sang em ơi!
Thƣơng ai hoa rơi lá rơi ...
Ngƣời ấy lòng hƣớng trăng sao, hồn say chiến bào
Tìm trong tiếng đàn ... mùi hƣơng chƣa phai
Ý giao hoan ngƣời nhớ chăng?
Mây gió ... bốn phƣơng giăng hàng
Mùa thu thêu áo nét hoa mơ màng
Và em với chàng kề vai áo ... vấn vƣơng
Chiều hỡi! Đàn nhớ mong nhau, tình thƣơng bắc cầu
Ngƣời đi hƣớng nào ? Tìm trong chiêm bao
Tóc bay dài, gió viễn khơi ...
87
Chim Sáo Ngày Xƣa Nhất Sinh
Ngày xƣa em nhƣ chim sáo, sống vô tƣ hay mộng mơ nhiều
Nhìn em đi qua cuối xóm, làn tóc mây bay má ửng hồng
Chiều nay theo em anh bƣớc, bƣớc bên em trên con đƣờng làng
Nhìn em anh nhƣ muốn nói: "Này cô bé kia chờ anh đi cùng!"
Ô hay, Anh này kỳ ghê, ngƣời ta đi về, chung đƣờng thời kệ ngƣời
ta
Cớ sao em vội đi mau, để khi ngoảnh lại nhìn nhau em thẹn thùng
Em ơi! đƣờng về còn xa, để anh đƣa về, đƣa về anh chẳng tính
công
Dẫu mai em có lấy chồng, anh xin làm ngƣời, làm ngƣời đƣa sáo
qua sông!
Thời gian trôi đi nhanh quá, tiếng yêu tôi chƣa kịp xếp vần
Một ngày kia lũy tre cuối xóm, chẳng thấy em chiều nay đi về
Hỏi ra mới hay chim sáo đã sang sông sáo đi lấy chồng
Còn đâu những chiều theo bƣớc, giờ chỉ có anh lẻ loi đi về...
Ai đem chim sáo sang sông, để cho chim sáo sổ lồng, sổ lồng bay
xa
Sáo bay bỏ lại mình ta, bơ vơ một nẻo, xa xăm đi về
Sáo ơi! Bây chừ ngồi đây chờ ai ai chờ, thôi rồi hết đợi hết trông
Trách cho số kiếp bọt bèo, duyên kia chẳng đặng, thì đành nhìn sáo
sang sông!
Trách cho số kiếp bọt bèo, duyên kia chẳng đặng, thì đành nhìn sáo
sang sông
Dẫu mai em có lấy chồng, anh xin làm ngƣời, làm ngƣời đƣa sáo
qua sông
88
Cho Nhau Lời Nguyện Cầu Phạm Mạnh Cƣơng
Đừng sầu đừng trách nếu ai hững hờ.
Ai đã lạnh lùng ai có giận hờn,
Tình yêu mong manh tựa khói,
Tình yêu rơi nhƣ màu lá thu vàng ngập trên lối đị
Một ngƣời chợt thấy pháo vui nhuộm đƣờng
Mƣa ƣớt ngoài trời mƣa ƣớt trong lòng.
Còn đâu trăng thanh ngày đó,
Còn đâu đêm thơ mộng ấy,
Bây giờ chỉ có heo maỵ
Nếu biết yêu chỉ là bóng mây,
Nếu biết yêu để rồi đớn đau,
Khép kín tim sầu đầy giá băng.
Tình yêu là thế !
Nguyện cầu thời gian xóa bao ân tình,
Xin chớ giận hờn xin chớ u hoàị
Ngƣời đi vui trong ngày cƣới,
Thì xin cho tôi lần cuối thấy tình yêu đã lên ngôị
89
Cho Ngƣời Tình Lỡ Hoàng Nguyên
Khóc mà chi, yêu thƣơng qua rồi
Than mà chi, có ngăn đƣợc xót xa
Tiếc mà chi, những phút bên ngƣời
Thƣơng mà chi, nhắc chi chuyện đã qua
Anh giờ đây nhƣ là chim
Rã rời cánh biết bay phƣơng trời nào
Em giờ đây nhƣ cành hoa
Trót tả tơi đón đƣa ngọn gió nào.
Mình nào ngờ, tình rơi nhƣ lá rơi.
Ngƣời tình đầy, vòng tay ôm quá lơi.
Để giờ này một ngƣời khóc đêm thâu,
Một ngƣời nén cơn đau nghe mƣa mà cúi đầu.
Thế là hết, nƣớc trôi qua cầu
Đã chìm sâu những thánh ngày đắm mê
Thôi đành quên, những tiếng yêu đầu
Những lời yêu ấy nay đã quá xa.
Nẻo đƣờng cũ giăng đầy mƣa
Khuất mù lối khiến nên tình đành lỡ
Ta giờ đây nhƣ rừng thu
Nắng liệm với chiếc lá vàng cuối mùa.
90
Cho Tôi Lại Từ Đầu Trần Quang Lộc
Cho tôi bƣớc lại con đƣờng làng ngày đầu cắp sách đến trƣờng,
bên tai tiếng cƣời tiếng nói lạ dịu dàng mùi thơm giấy mới
Cho tôi hát lại câu hát đầu nhƣ thuở mẹ ru giấc yêu ,
tay tôi xếp hoài con diều nhỏ để ƣớc mơ vào mây cao
Cho tôi giữ lại khung trời mộng chiều về đuổi bƣớm trên đồng,
nâng niu hát đùa với dế nhỏ trải mình nằm trên cỏ ấm
Cho tôi đứng chờ em cuối đƣờng lá đổ lòng nghe vấn vƣơng,
thơ tôi viết hoài cho tình mộng để hát cho ngƣời yêu nhau .
Cho tôi lại từ đầu, cho tôi lại từ đầu
để đƣợc khóc, đƣợc thƣơng, đƣợc nhớ .
Cho tôi lòng thât thà trên môi đời nghiệt ngã
để hƣơng xƣa nhỏ xuống tình già.
Cho tôi nói lại tiềng tình đầu một chiều em đứng bên cầu,
che nghiêng nón cƣời nhƣ giấu mộng thẹn thùng nụ hoa mới hé .
Cho tôi nhớ lại hƣơng tóc mềm gió chiều thả hƣơng ấm vai,
đêm mơ thấy tình đi nhè nhẹ mà nhớ em ngày xa xăm .
91
Cho Vừa Lòng Em Phan Trần
Thôi rồi ta đã xa nhau kể từ đêm pháo đỏ rƣợu hồng
Anh đƣờng anh em đƣờng em yêu thƣơng xƣa chỉ còn âm thừa
Em đành quên cả sao em kỷ niệm xƣa sánh nhƣ biển lớn
Ân tình cao tựa bằng non chỉ đổi bằng gấm lụa sao ngƣời
Anh về gom lại thƣ em cả ngàn trang giấy mỏng xanh màu
Gom cả áo lạnh ngày xƣa anh đem ra đốt thành tro tàn
Cho ngƣời xƣa khỏi phân vân khi ngồi đan áo cho ngƣời mới
Khi mùa đông lạnh lùng sang, em khỏi nhớ chuyện ngày xƣa
Em ơi hết rồi hết rồi, chẳng còn chi nữa đâu em
Yêu thƣơng nhƣ nƣớc trôi qua cầu nhƣ đàn trở phiếm cung sầu
Còn gì nữa đâu?
Tôi thề tôi chẳng yêu ai vì ngƣời ta cứ phụ tôi hoài
Bây giờ tôi chẳng còn tin trong nhân gian có kẻ chung tình
Tôi giận tôi đã ngây thơ đem tình yêu hiến dâng cho ngƣời hết
Bây giờ tôi chẳng còn chi khi ngƣời ngoảnh mặt mà đi
92
Chuyến Tầu Hoàng Hôn Minh Kỳ, Hoài Linh
Chiều nào, tiễn nhau đi khi bóng ngả xế tà
Hoàng hôn đến đâu đây, màu tím dâng trong hồn ta
Muốn không gian đừng tan, níu đôi chân thời gian,
Ngừng trôi cho giây phút chia ly này kéo dài,
Trƣớc khi phân kỳ, ƣớc sao cho tàu đừng đi.
Xe lăn êm êm lúc ga chiều sắp lên đèn
Mƣa thu bay bay vắt ngang trời ƣớt vai mềm
Hoàng hôn dần buông,
Mà ai còn đứng im trong chiều sƣơng xuống.
Tâm tƣ cô đơn trách con tàu nỡ sao đành,
Đem yêu thƣơng đi đến nơi nào - cách đôi tình.
Đƣờng bay nhịp nối, tình trăm nghìn mối,
Hƣớng theo một bóng ngƣời.
Tà dƣơng khuất trong sƣơng là mỗi lần ngóng chờ,
Nhìn theo phía chân mây, đợi chuyến xe xƣa về chƣa,
Nếu hay chăng ngƣời ơi, chốn xa xôi chàng trai,
Còn đem yêu thƣơng rắc lên muôn vạn oán hờn,
Nếu mai đây về, cũng trên chuyến tàu hoàng hôn...
93
Chuyển Bến Đoàn Chuẩn, Từ Linh
Chiều nay sao giăng nhanh màu tím
Và mây bay theo nhau về bến
Thuyền cắm tay sào từ cuối thu
Về nơi đâu nữa trời bến nao
Thuyền anh mai ra đi rời bến
Mình anh lênh đênh nơi trời sóng
Tìm hƣớng cho lòng chuyển bến mơ
Về nơi đâu nữa trời bến nao
Còn đêm nay nữa ta ngồi với nhau
Ngƣớc mắt trông trời
Ngày mai anh đã xa rồi
Tình tan vỡ chìm trong lãng quên
Thuyền anh mai ra đi rời bến
Mình anh lênh đênh nơi trời sóng
Tìm hƣớng cho lòng chuyển bến mơ
Từ nay xa cách rồi bến xƣa
Chiều nay sao giăng nhanh màu tím
Và mây bay theo nhau về bến
Thuyền cắm tay sào từ cuối thu
Ngoài kia sông nƣớc nhƣ đón chờ
Thuyền ơi sao mê say nhiều quá
Đƣờng mê khôn ai ngăn cản lối
Một sớm thu về chuyển bến mơ
Về nơi đâu nữa trời bến nao ...
94
Chuyện Ba Mùa Mƣa Minh Kỳ, Dạ Cầm
Đời từ muôn thuở tiếng mƣa có vui bao giờ
Chuyện lòng tôi kể cách đây đã ba mùa mƣa
Tôi đem tất cả chuyện lòng trao hết cho ngƣời Nguyện tròn thƣơng
tròn nhớ...
Nàng là trinh nữ tóc buông kín đôi vai gầy
Một làn môi đỏ mắt chƣa vấn vƣơng vì ai
Chân son gót nhỏ đi tìm hƣơng phấn cho đời Trời xanh đã an bài...
Yêu nhau nhƣ bƣớm say hoa
Đẹp nhƣ giấc mộng vƣợt qua những năm đầu
Năm sau mƣa gió vì đâu Nàng đã quên rồi xa rồi năm thứ ba...
Nhìn trời mƣa đổ thấy đau buốt thêm trong lòng
Tình là hoa nở thắm tƣơi đó nhƣng rồi phai
Khi xƣa nếu chẳng đem tình dâng hiến cho ngƣời Thì nay có đâu
buồn...
95
Chuyện Ba Ngƣời Thơ: Xuân Kỳ, Nhạc: Quốc Dũng
Một ngƣời đi với một ngƣời
Một ngƣời đi với nụ cƣời hắt hiu
Hai ngƣời vui biết bao nhiêu
Một ngƣời lặng lẽ buồn thiu đứng nhìn
Giữa đƣờng cơn gió lặng thinh
Nghe nghiêng nghiêng nặng lòng mình nao nao
Ba ngƣời chẳng biết làm sao
Khi không có kẻ buồn hiu đứng nhìn
Bởi lòng đã trót nặng thƣơng
Thôi ta đứng lại nhƣờng đƣờng em qua
Ngƣời đi vui với một ngƣời
Biết chăng một ngƣời
Đang cƣời mà đau
Dù sao cũng mối duyên đầu
Dù sao em cũng qua cầu là xong
Bây giờ chẳng biết làm sao
Lẽ nào gặp lại lẽ nào làm ngơ
Nhà em một bức tƣờng thƣa
Chiều nay nhớ quá thẫn thờ bƣớc qua
Để nghe đƣợc tiếng em cƣời
Để nghe tôi rót một hơi thở buồn
96
Chuyện Giàn Thiên Lý Anh Bằng
Tôi đứng bên này sông, bên kia vùng lửa khóị
Làng tôi đây, bao năm dài chinh chiến,
từng lũy tre muộn phiền.
Tôi có ngƣời vợ ngoan.
Đẹp nhƣ trăng mƣời sáu, cƣới rồi đành xa nhaụ
Nhớ đôi môi nàng hiền, xinh xinh màu nắng.
Má nàng hồng thơm mùi thơm lúa non.
Ai ra đi mà không từng bịn rịn.
Xa ngƣời yêu mà dễ mấy ai vuị
Em nhìn theo bằng nƣớc mắt chia phôị
Tôi mạnh bƣớc mà nghe hồn nhỏ lệ
Này anh lính chiến, ngƣời bạn pháo binh.
Mẹ tôi tóc sƣơng từng đêm nghe đạn pháo rơi thật buồn.
Anh rót cho khéo nhé, kẻo lầm vào nhà tôị
Nhà tôi ở cuối chân đồi,
có giàn thiên lý, có ngƣời tôi thƣơng.
97
Chuyện Hẹn Hò Trần Thiện Thanh
Hẹn chiều nay mà sao không thấy em
Gió hiu hiu, lòng bỗng nghe lạnh thêm.
Chiều mù sƣơng hay mù khói thuốc anh?
Em không lại anh nhủ lòng sao đây?
Em cứ hẹn chiều mai rồi lại không thấy em.
Áo ai xanh hờ hững đi vào đêm.
Đợi một giây nghe bằng thế kỷ sầu
Em mới yêu lần đầu, anh đã yêu lần sau.
DK:
Chắc tại chiều hôm nay không còn nắng
Để thêm hồng đôi má thắm giai nhân.
Chắc tại mƣa nơi vùng xa tít đó,
Sợ mƣa lạc đƣờng làm ƣớt áo em anh.
Hay tại ngày hôm kia em gần khóc
Anh lại vụng về quên lau mắt thu mƣa.
Thôi em cứ hẹn nhƣng em đừng đến nhé
Để anh buồn nhƣ anh chàng làm thơ.
Em có hay trời buồn trời chuyển mƣa đó không?
Biết yêu em là biết nghe chờ mong.
Chuyện tình yêu muôn đời kiếp đến nay,
Nàng cứ quên hẹn hoài, chàng cứ mong chờ ai
98
Chuyện Hoa Sim Anh Bằng
Rừng hoang đẹp nhất hoa màu tím
Chuyện tình thƣơng nhất chuyện hoa sim
Có ngƣời con gái xuân vời vợi
Tóc còn ngăn ngắn chƣa đầy búi
Ngày xƣa nàng vẫn yêu màu tím
Chiều chiều lên những đồi hoa sim
Đứng nhìn sim tím hoang biền biệt
Nhớ chồng chinh chiến miền xa xăm
Ôi lấy chồng chiến binh
Lấy chồng thời chiến chinh, mấy ngƣời đi trở lại
Sợ khi mình đi mãi, sợ khi mình không về
Thì thƣơng ngƣời vợ bé bỏng chiều quê
Nhƣng không chết ngƣời trai khói lửa
Mà chết ngƣời em nhỏ hậu phƣơng
Mà chết ngƣời em gái tôi thƣơng
Đời tôi là chiến binh rừng núi
Thƣờng ngày qua những đồi hoa sim
Thấy cành sim chín thƣơng vô bờ
Tiếc ngƣời em gái không còn nữa
Tại sao nàng vẫn yêu màu tím
Màu buồn tan tác phải không em
Để chiều sim tím hoang biền biệt
Để mình tôi khóc chuyện hoa sim.
99
Chuyện Tình Phạm Duy
Biết dùng lời rất khó để mà nói rõ ôi biết nói gì cuộc tình lớn quá
Chuyện tình đáng nhớ tuy cũ nhƣng là biển già trắng xoá
Cuộc tình quí giá nhƣ những ngọc ngà ngƣời dành cho ta
Ôi biết nói gì!
[ Lyrics from: http://www.lyricenter.com ]
Với một lời quí mến mà ngƣời nói đến khi bƣớc chân vào đời vắng ngắt
Cuộc tình thứ nhất muôn kiếp muôn đời tình là vĩnh viễn
Vì ngƣời đã hiến đôi cánh tay này nghìn đời luyến tiếc
Lòng ta đầy kín!
Lòng ta đầy kín!
Là muôn ngàn chuyện yêu yêu đƣơng
Câu hát thần tiên và những mộng huyền mênh mang
ầy kín hồn hoang man mác tình duyên
Thôi hết cuộc đời im tiếng
đời đã lẻ loi ta đã đƣợc ngƣời làm gì còn tiếng than
nắm đôi tay thiên thần đi suốt mùa xuân
Sẽ còn đƣợc biết mấy, một đời luyến ái yêu sẽ lâu dài hoặc là quá ngắn
Thật là khó đoán nhƣng vẫn cho rằng cuiộc đời có hết
Loài ngƣời có chết sao sáng trên trời ngày nào sẽ tắt
ngƣời vẫn gần ta
100
Chuyện Tình Buồn Phạm Duy, thơ: Phạm Văn Bình
Năm năm rồi không gặp, từ khi em lấy chồng
Anh dặm trƣờng mê mãi, đời chia nhƣ nhánh sông
Phong thƣ tình ngây dại, và vai môi rất mềm
Những hẹn hò cuốn quít, trên lối xƣa thiên đƣờng
Ngày nhà em pháo nổ, anh cuộn mình trong chăn
Nhƣ con sâu làm tổ, trong trái vải cô đơn
Ngày nhà em pháo nổ, tâm hồn anh nhuốm máu
Ôi nhát chém hƣ vô, ôi nhát chém hƣ vô
Năm năm rồi đi biệt, đƣờng xƣa chƣa lối về
Trong đìu hiu gió cuốn, nằm chơ vơ gác chuông
Năm năm rồi cách biệt, cỏ hoang sân giáo đƣờng
Chúa buồn trên thánh giá, mắt nhạt nhoà mƣa hoang...
101
Chuyện Tình Không Suy Tƣ Tâm Anh
Tình yêu mới vừa hôm qua. Mà nay mắt trông mắt cay
Lệ nhòa tan nguồn tin yêu. Lệ nhòa trôi cơn mê đầy
Ngƣời yêu giờ xa xôi lắm, cƣớp mất hƣơng yêu
Em khóc cho ai đêm này. Ai khóc cho em ngày mai
Ngƣời yêu khóc tình ngu si. Lệ khô đắm môi tím mi
Lệ tràn trôi tình yêu anh. Lệ tràn suy tƣ mang về
Ngƣời yêu gầy xanh xao quá. Đánh mất thƣơng yêu
Em khóc cho ai đêm này. Ai khóc cho em ngày mai
Thôi em về , thôi em về dù anh hay vô tình
Vì em, em còn suy tƣ
Xa anh rồi, xa anh rồi còn đâu còn đâu nữa
Tìm đâu mắt môi ngƣời yêu
Tình yêu sao còn suy tƣ. Ngƣời đi đã vui chốn xa
Ngƣời tình xa tầm tay em. Ngƣời tình xa em đi rồi
Ngƣời ơi còn thƣơng chi nữa. Giết chết thơ ngây
Em khóc cho ai đêm này. Ai khóc cho em ngày mai
102
Chuyện Tình Lan và Điệp Mạc Phong Linh & Mai Thiết Lĩnh
Tôi kể ngƣời nghe đời Lan và Điệp một chuyện tình cay đắng
Lúc tuổi còn thơ tôi vẫn thƣờng mộng mơ đem viết thành bài ca
Thuở ấy Điệp vui nhƣ bƣớm trắng, say đắm bên Lan, Lan nhƣ bông
hoa ngàn
Thƣơng yêu vô vàn nguyện thề non nƣớc sẽ không hề lìa xa.
Chuông đổ chùa xa, chiều tan trƣờng về Điệp cùng Lan chung bƣớc
Cuối nẻo đƣờng đi, đôi bóng hẹn mùa thi Lan khóc đợi ngƣời đi
Lần cuối gặp nhau Lan khẽ nói thƣơng mãi nghe anh em yêu anh
chân tình
Nếu duyên không thành Điệp ơi Lan cắt tóc quên đời vì anh.
Nhƣng ai có ngờ lời xƣa đã chứng minh khi đời tan vỡ
Lan đau buồn quá khi hay Điệp đã xây mộng gia đình
Ai nào biết cho ai đời quá chua cay duyên đành lỡ vì ai
Bao nhiêu niềm vui cũng vùi chôn từ đây, vùi chôn từ đây.
Lỡ một cung đàn, phải chăng tình đời là vòng dây oan trái
Nếu vì tình yêu Lan có tội gì đâu sao vƣớng vào sầu đau.
Nàng sống mà tim nhƣ đã chết duyên bóng cô đơn đôi môi xinh
phai tàn
Thƣơng thay cho nàng buồn xa nhân thế náu thân cửa từ bi.
103
Có Nhớ Đêm Nào Hoàng Trọng
Có nhớ đêm nào, về chung với nhau nơi này, tìm đến học khúc sum
vầy, tình xuân ngất ngây ta cùng say.
Có nhớ đêm nào, nhớ phút ban đầu, đã trót yêu nhau, xin nhớ tìm
nhau.
Nhạc hòa đắm niềm say, chìm đắm trời mây, lóng ngát niềm
thƣơng ấy.Tình đã trót đổi trao, ngàn kiếp về sau, nào có phai màu.
Có nhớ đêm nào, nhìn chung ánh trăng mơ màng, hạnh phúc tìm
đến đây rồi, đời là một bài thơ.
104
Có Nhớ Đêm Nào Hoàng Trọng
Có nhớ đêm nào, về chung với nhau nơi này
Tìm đến học khúc sum vầy.
Tình xuân ngất ngây ta cùng say.
Có nhớ đêm nào
Nhớ phút ban đầu
Đã trót yêu nhau, xin nhớ tìm nhau
Nhạc hòa đắm niềm say, chìm đắm trời mây, lóng ngát niềm
thƣơng ấy.
Tình đã trót đổi trao, ngàn kiếp về sau, nào có phai màu.
Có nhớ đêm nào
Nhìn chung ánh trăng mơ màng.
Hạnh phúc tìm đến đây rồi, đời là một bài thơ.
105
Cỏ Úa Lam Phƣơng
Còn nhớ tên nhau xin gọi trong giấc mộng
Còn chút thƣơng yêu xin đƣa vào dƣ âm
Có phải còn yêu vì đôi lần thầm nhớ
Mình đã thật quên cớ sao lòng vẫn chờ.
Từ lúc em đi trong rƣợu cay men nồng
Màu trắng khăn tang quanh căn phòng cô đơn
Bão tố triền miên ngày em về nhà đó
Buồn hắt buồn hiu ngõ đêm sầu cô liêu
Một chiều trên đồi em làm thơ
Cỏ biếc tƣơng tƣ vàng úa
Mộng dệt theo đàn bên ngƣời mơ
Mới biết mình yêu bao giờ.
Hỡi cố nhân ơi chuyện thần tiên xa vời
Tình đã nhƣ vôi mong chi còn chung đôi
Cứ cúi mặt đi để nghe đời lầm lỡ
Đừng níu thời gian cho thêm sầu vƣơng mang ... !!!
106
Cô Bắc Kỳ Nho Nhỏ Phạm Duy, thơ: Nguyễn Tất Nhiên
Này cô em Bắc Kỳ nho nhỏ Này cô em tóc demi garcon, Chiều hôm nay
xuống đƣờng đón gió, Cô có tình cờ, Nhìn thấy anh không?
Này cô em Bắc Kỳ nho nhỏ Này cô em có nụ cƣời ngây thơ Thành khi
không quãng đƣờng im gió, Không gió lấy gì lang thang, Cô có thƣơng
thầm anh không?
Đời chim muôn nhánh khổ nguy nan (àn...) Mà anh mang tội gốc chƣa
tan (àn...) Cửa chùa nào mà không rộng mở (ơ ớ...) Quỷ sứ nào chẳng
muốn nƣơng thân?
Rồi khi qua giáo đƣờng kiếm Chúa, Đội Thánh Giá xin làm chiên ngoan
Thấy có đứa đuôi dài đầu sừng, Chúa cũng xót thƣơng ngƣời lầm than...
Này cô em Bắc Kỳ nho nhỏ Này cô em tóc demi garcon, Đạp xe vô lối
chờ anh ngó Quên hết giận hờn, Thù ghét đám đông... Này cô em Bắc
Kỳ nho nhỏ Này cô em mắt trời bao dung, Nhìn anh đi hãy nhìn cho rõ
Trƣớc khi nhìn đám đông, Trƣớc khi vào đám đông...
107
Cô Bé Dỗi Hờn Nguyễn Ngọc Thiện
Chiều hôm nay vừa tan buổi học
Anh lơ ngơ ra trƣớc sân trƣờng
Dƣờng nhƣ anh đứng đó bao giờ
Đợi chờ em đãlâu
Lòng anh nhƣ mùa xuân đến gần
Nhƣng con tim sao cứ ngập ngừng
Vì sao anh không nói bao giờ
Lời yêu thƣơng đắm say
Emghét anh gọi em cô bé
Nên thấy anh em vờ nhƣ không thấy
Em bắt anh làm cái đuôi em đó
Xem rất tội nghiệp
Anh có theo hàng trăm cây số
Em vẫn không thèm quen anh đó
Em ngó lơ dù lòng nghe xao xuyến
Đáng đời anh chƣa
108
Cô Bé Ngày Xƣa
Hoài Linh
Hôm nay về thăm nhà, nhip chân lối quen xƣa,
Đây vẫn cây cầu đá, kia mấy bụi tre già
Sang ngang một chuyến đò bồng bềnh con nƣớc đƣa
Sƣơng trắng phủ xa mờ, vài cánh én bơ vơ
Trên con đƣờng thăm nhà gặp cô gái đi qua
Da trắng nhƣ màu áo, môi hé nụ hoa đào
Nhƣ quen mà xa lạ, bồi hồi chợt nhớ ra
Cô bé ngày xƣa đó chung ngõ ở xóm nhà
Cô bé ở gần nhà ngăn cách khu vƣờn thƣ lá
Giờ xinh dáng hoa
Bé xƣa vội oà ƣa dỗi khóc hờn, hai đứa một tâm hồn ít vui hơn
buồn
Hôm nay về thăm nhà, tình hai đứa thêu hoa
Anh nhắc câu chuyện cũ ,Em nói niềm mong chờ
Say mơ một khung trời, mẹ hỏi đi nữa thôi,
Thƣa với mẹ con sẽ, ở nhà đến suốt đời.
109
Cô Đơn Nguyễn Ánh 9
Hạnh phúc nhƣ đôi chim uyên, tung bay ngập trời nắng ấm.
Hạnh phúc nhƣ sƣơng ban mai, long lanh đậu cành lá thắm.
Tình yêu một thoáng lên ngôi, nhẹ nhàng nhƣ áng mây trôi.
Dịu dàng nhƣ ánh trăng soi, êm êm thƣơng yêu dâng trong hồn tôi
Nghe nhƣ chim trời phiêu lãng, theo mây trời lang thang,
rong chơi cùng năm tháng.
Ôi đêm đêm cùng tiếng hát, cho vơi niềm thƣơng nhớ,
còn gì cho ƣớc mơ.
Ngƣời hỡi cho tôi quên đi, bao nhiêu kỷ niệm xa xƣa.
Ngƣời hỡi cho tôi quên đi, bao nhiêu mộng đẹp nên thơ.
Tình yêu đã chết trong tôi, nụ cƣời đã tắt trên môi.
Chỉ còn tiếc nuối khôn nguôi cô đơn bơ vơ, tiếng hát lạc loài...
110
Cô Hái Mơ Thơ: Nguyễn Bính, Nhạc: Phạm Duy
Thơ thẩn đƣờng chiều, một khách thơ ...
Say nhìn xa rặng núi xanh mờ
Khí trời trong sáng và êm ái
Thấp thoáng rừng mơ cô hái mợ
Hỡi cô con gái hái mơ già!
Cô chửa về ƣ ? Đƣờng còn xa
Mà ánh chiều hôm dần sắp tắt
Hay cô ở lại về cùng tạ
Nhà ta ở dƣới gốc cây dƣơng
Cách Động Hƣơng Sơn nửa dặm đƣờng
Có suối nƣớc trong tuôn róc rách
Có hoa bên suối ngát đƣa hƣơng.
Cô hái mơ ơi !
Không trả lời tôi lấy một lờị
Cứ lặng mà đi, rồi khuất bóng
Rừng mơ hiu hắt lá mơ rơị
111
Cô Hàng Cà Phê Canh Thân
Ở chợ Dầu có hàng cà-phê,
Có một cô nàng be bé xinh xinh.
Cô hay cƣời hồn xuân phơi phới,
Cứ xem dáng ngƣơì mới chừng đôi
mƣơi.
Làn thu ba cô liếc nghiêng thành,
Mùi hƣơng lan thơm ngát vƣơng
bên mình.
Làm say mê bao gã thiếu niên đa
tình,
Mấy anh nho nhỏ thƣờng hay đến
ngồi cƣời với cô.
Lơ thơ tơ liễu buông mành,
Cho hay cái sắc khuynh thành,
Làm cho bao chàng chết mê mệt.
Đi đâu cũng ghé qua hàng,
Mong trông thấy bóng cô nàng,
Thì trong lòng chàng mới yên.
Hôm nao dƣới bóng ánh trăng mờ,
Tôi mơ ngắm cánh tay ngà
Nhẹ nâng ly trà ƣớp sen ngạt ngào,
Trông cô rón rén ra vào,
Đôi môi thắm cánh hoa đào,
Lòng tôi rạt rào muốn xiêu.
Một chàng trai dáng ngƣời hiên
ngang,
Đến tự phƣơng nào trong gió đông
sang
đông sang.
Khách bên đƣờng vì cô lƣu luyến,
Đã bao tháng trƣờng ƣớc đƣợc nên
duyên.
Chàng yêu cô vô bến vô bờ,
Mà sao cô cô vẫn cứ hững hờ.
Buồn cho anh yêu quá hóa nhƣ
điên rồ,
Chiếc thân bơ phờ dƣờng nhƣ
muốn chờ một kiếp ma.
Vô duyên cái túi không tiền,
Anh mua chuốc lấy ƣu phiền,
Rồi đến một ngày ốm la liệt.
Không sao lê bƣớc đến hàng,
Anh mong bóng dáng cô nàng,
Hiện đến dịu dàng với anh.
Thƣơng thay lữ khách bên đƣờng,
Cô mang thuốc đến cho chàng,
Ngờ đâu con ngƣời trƣớc bao hiên
ngang,
Lim dim khóe mắt hoe vàng,
Anh đi sắp tới thiên đàng,
Vừa lúc cô nàng biết yêu.
Giờ đây đã mấy năm qua,
Có lúc mơ về đƣờng xa,
Tôi nhớ những đêm trăng tà,
Cô hàng với bàn tay ngà.
112
Cô Hàng Nƣớc Vũ Minh
Anh còn, còn có mỗi, mỗi cây đàn
Anh đem, đem bán nốt
Anh theo, theo cô hàng, hàng chè xanh
Tình tính tang, tang tính tình
Cô hàng rằng, cô hàng ơi
Rằng có biết, biết cho chăng?
Rằng có biết, biết cho chăng?
Lẳng lặng mà nghe tôi nói đôi lời
Tôi kể rằng:
"Đầu làng Ngủ Xá có nàng
Một nàng bán nƣớc chè xanh
Ngƣời đâu trông mà duyên dáng
Và cô em chừng đôi tám
Miệng cô nhƣ là hoa
đóa hoa thật tƣơi
trông càng say đắm
Mắt cô đƣa tình
khiến bao chàng trai
ngất ngây vì cô
mỗi khi qua hàng
Hò ơi! hò ơi
Ðôi mắt nhung huyền
Ơi! hỡi nàng hàng xinh xinh ơi!
Má lúm đồng tiền trông duyên ghê
Làm ta say đắm bao tháng ngày
Chiếc áo nhuộm màu nâu non a
Với dáng ngƣời nàng thon thon a
Làm ta say đắm bao ngày tháng
Vì em xinh quá xinh là xinh
Nàng ơi anh đã yêu nàng
Quyết chí cùng nàng nên duyên a
Bỏ lúc vì nàng thâu đêm
Rồi đây, rồi đây anh sẽ về
Nói với cùng mẹ cha anh a
Sẽ tới hỏi nàng cho anh a
Cùng nhau chung sống trong mộng
thắm
Cùng nhau chung sống bao ngày xanh
Hò ơi!
mẹ tôi nói rằng
"Quyết chí hỏi vợ cho con a
Quyết chí tìm nàng dâu ngoan a
Nàng dâu đôi má dám nắng hồng
Quyết chí giạm vợ cho con a
Quyết chí tìm nàng dâu ngoan a
Làm sao cho xứng đôi vừa lứa
Làm sao cho xứng đôi vừa đôi"
Nàng ơi! anh đã mơ rằng
Đám cƣới vợ chồng đôi ta a
Khắp xóm cùng làng ra xem a
Ngƣời ra xem đứng rồi nói rằng:
"Đám cƣới thật là to ghê a
đám cƣới thật là xinh đôi a"
Ngƣời ta cầu chúc chú rể mới
Cùng cô dâu sống đến bạc đầu
Rồi ngày ngày qua xa vắng quán hàng
Lúc trở về, trở về để kiếm cô nàng
Cùng nàng chắp mối tình xƣa
Thì em đã rời nơi ấy
Để cho quán hàng lạnh lẽo
Ơi! hỡi ơi! nàng ôi!
Biết cho lòng anh
đã bao năm trƣớc
anh đã yêu nàng
đến bây giờ đây
biết đâu tìm em
ơi! ời ơi nàng!
113
Cô Láng Giềng Hoàng Quý
Hôm nay trời xuân bao tƣơi thắm.
Dừng gót phiêu linh về thăm nhà.
Chân bƣớc trên đƣờng đầy hoa
đào rơi
Tôi đã hình dung nét ai đang cƣời.
Tôi mơ trời xuân bao tƣơi thắm.
Đôi mắt trong đen màu hạt huyền,
Làn tóc mây chiều cùng gió ngàn
dâng sóng
Xao xuyến nỗi niềm yêu...
Cô láng giềng ơi!
Không biết cô còn nhớ đến tôi.
Giây phút êm đềm ngày xƣa kia
khi còn ngây thơ.
Cô láng giềng ơi!
Tuy cách xa phƣơng trời
tôi không hề.
Quên bóng ai bên bờ đƣờng quê
Đôi mắt đăm đăm chờ tôi về.
Năm xƣa khi tôi bƣớc chân ra đi.
Đôi ta cùng đứng bên hàng tƣờng
Vi.
Em nói rằng em sẽ chờ đợi tôi.
Đừng nói đến phân ly.
Cô láng giềng ơi!
Nay bóng hoa bên thềm
đã thắm rồi.
Chân bƣớc vui bên bờ đƣờng quê.
Em có hay chăng giờ tôi về...
LỜI 2:
Trƣớc ngõ vào thôn vang tiếng
pháo.
Chân bƣớc phân vân lòng ngập
ngừng.
Tai lắng nghe tiếng ngƣời nói cƣời
xôn xao.
Tôi biết ngƣời ta đón em tƣng
bừng.
Tan mơ trời xuân đôi môi thắm.
Đôi mắt nhung đen màu hạt huyền.
Làn tóc mây chiều cùng
gió ngàn dâng sóng.
Tan vỡ cuộc tình duyên...
Cô láng giềng ơi!
Thôi thế không còn nhớ đến tôi.
Đến phút êm đềm ngày xƣa kia.
Khi còn ngây thơ.
Cô láng giềng ơi!
Tuy cách xa phƣơng trời tôi không
hề,
Quên bóng ai bên bờ đƣờng quê.
Welcome to Yeucahat.com
Đôi mắt đăm đăm tìm phƣơng về.
Đành lòng nay tôi bƣớc chân ra đi.
Giơ tay buồn hái bông hồng tƣờng
vi.
Ghi chút tình em nói chờ đợi tôi,
Đừng nói tới phân ly.
Cô láng giềng ơi!
Nay mối duyên thơ đành đã lỡ rồi.
Chân bƣớc xa xa dần miền quê.
Ai biết cho bao giờ tôi về...
114
Con Đƣờng Mang Tên Em Trúc Phƣơng
Trở lại chuyện hai chúng mình
Khi em với anh vừa biết đam mê
Tình yêu tràn trề
Đƣờng mòn đêm vắng bƣớc chân êm nhớ tên
Rồi thời gian qua lối này
Khi tay trắng tay, buồn vác lên vai
hành trang đƣờng dài
vì đời nên ra mắt giai nhân cho đời
Nghe buốt giá lúc nửa đêm
nhớ đêm lửa ngun ngút gọi yêu về tìm
Con đƣờng tình sử nằm đây
đèn khuya mắt đỏ còn đấy dấu xƣa
Đƣờng chẳng riêng hai chúng mình
Nên khi vắng anh đƣờng đã thay tên
Còn chăng kỷ niệm lạnh đầy
theo tiếng bƣớc ƣu tƣ đi tìm
115
Con Đƣờng Tình Ta Đi
Con đƣờng nào ta đi với bàn chân nhỏ bé
Con đƣờng chiều thủ đô con đƣờng bụi mờ...
con đƣờng tuổi măng tre nắng vàng tƣơi đẹp đẽ
Bóng ngƣời dài trên hè con đƣờng tình ta đi!
Con đƣờng trời mƣa êm chiếc dù che màu tím
Môi tìm làn môi ngon nhƣng còn thẹn thùng
Con đƣờng về ban trƣa tới nhà hay vào lớp
Con đƣờng của đôi mình ôi chuyện tình thƣ sinh!
Thế rồi cuộc đời là những cuộc tình chia xa
Ði lạc vào phía không đƣờng về
Ðứng ở ngoài đầu rừng
Ðứng ở đầu con sông
Nhớ về con đƣờng cũ mênh mông mênh mông
Hỡi ngƣời tình học trò hỡi ngƣời tình năm xƣa
Bóng ngƣời từng in dấu trên đƣờng mờ
Có thuộc vạn nẻo đƣờng có ngại ngùng nên quên
Nhớ hoài con đƣờng cũ không tên
Con đƣờng mộng hoa xƣa
vẫn từng đôi từng lứa
Con đƣờng vào mộng mơ con đƣờng mặn mà
Hỡi ngƣời tình Văn Khoa
bóng ngƣời trên hè phố
Lá đổ để đƣa đƣờng
cho ngƣời tình Trƣng Vƣơng
Hỡi ngƣời tình Gia Long
Hỡi ngƣời trong tuổi sống
Con đƣờng này xin dâng cho ngƣời bình thƣờng
Hỡi ngƣời tình xa xăm có buồn ra mà ngắm
Con đƣờng thảnh thơi nằm
nghe chuyện tình quanh năm
116
Con Gái
Con gái nói có là không
Con gái nói không là có
Con gái nói một là hai
Con gái nói hai là một
Con gái nói ghét là thƣơng
Con gái nói thƣơng là ghét đó
Con gái nói giận là giận yêu
Con gái còn yêu là còn giận
Ðừng nghe những gì con gái nói
Ðừng nghe những gì con gái nói
Con gái nói nhớ là quên
Con gái nói quên là nhớ
Con gái nói buồn là vui
Con gái nói vui là buồn
Con gái nói không biết ghen
Là ghen nhƣ điên đấy nhé
Con gái nói không biết yêu
Là yêu đến quên đƣờng về
Ðừng nghe những gì con gái nói
Ðừng nghe những gì con gái nói
Hãy nhìn vào đôi mắt em đây
Hãy nhìn vào tận trái tim này
Hãy nhìn vào đôi mắt thơ ngây
Anh sẽ hiểu đƣợc trái tim em
Trời có lúc nắng lúc mƣa
Trời có lúc mƣa lúc nắng
Con gái có lúc hiền nhƣ nai
Con gái có khi nhƣ bà chằng
Trời vẫn cứ nắng cứ mƣa
Con gái lúc mƣa lúc nắng
Con gái thế đấy bạn ơi
Mà sao con trai các anh theo dài
dài
Ðừng nghe những gì con gái nói
Ðừng nghe những gì con gái nói
Hãy nhìn vào đôi mắt em đây
Hãy nhìn vào tận trái tim này
Hãy nhìn vào đôi mắt thơ ngây
Anh sẽ hiểu đƣợc trái tim em.
117
Con Thuyền Không Bến Đặng Thế Phong
Đêm nay thu sang cùng heo may
Đêm nay sƣơng lam mờ chân mây
Thuyền ai lờ lững trôi xuôi dòng
Nhƣ nhớ thƣơng ai chùng tơ lòng
Trong cây hơi thu cùng heo may
Vi vu qua muôn cành mơ say
Miền xa lời gió vang thông ngàn
Ai oán thƣơng ai tàn mơ màng
Lƣớt theo chiều gió
Một con thuyền, theo trăng trong
Trôi trên sông Thƣơng nƣớc chảy đôi dòng
Biết đâu bờ bến
Thuyền ơi thuyền trôi nơi đâu
Trên con sông thƣơng
Nào ai biết nông sâu
Nhớ khi chiều sƣơng cùng ai trắc ẩn tấm lòng
Biết bao buồn thƣơng thuyền mơ buồn trôi xuôi dòng
Bến mơ dù thiết tha thuyền ơi đừng chờ mong
Ánh trăng mờ chiếu một con thuyền trong đêm thâu
Trên sông bao la thuyền mơ bến nơi đâu
118
Con Yêu (Child) Freddie Aguilar. Lời việt: Cẩm Vân
Dù đã lỡ bƣớc đến chốn nơi nào
Dù cho mây đen bao kín bầu trời
Con yêu ơi, con yêu hãy quay về đây
Dù đời có quá đắng, quá xót xa nhiều
Tình yêu đam mê khiến quá điên dại
Con yêu ơi, con yêu hãy quay về đây
Hãy quay về nhìn lại mình
Nhìn lại dòng sông, và dòng tóc điểm sƣơng
Hãy quay về để một lần đƣợc nhìn
Một lần đƣợc nghe lời mẹ hiền ru thiết tha
Mẹ làm suối tắm mát những tháng năm dài
Làm sông trôi đi bao nhiêu muộn phiền
Là mây xanh bao quanh cho cuộc đời con
Mẹ là nắng ấm áp toả xuống con đƣờng
Cho con thơ tiếng nói ban đầu
Có tiếng khóc, tiếng hát bƣớc chân đầu tiên
Chốn thiên đƣờng cuộc đời này
Cuộc đời của con là một dòng sông thiết tha
Chốn thiên đƣờng cuộc đời này
Cuộc đời của con là dòng suối mát trong
119
Còn chút gì để nhớ
Phố núi cao, phố núi đầy sƣơng
Phố núi cây xanh, trời thấp thật buồn
Anh khách lạ đi lên đi xuống
May mà có em, đời còn dễ thƣơng
Em pleiku má đỏ môi hồng
Ở đây buổi chiều quanh năm mùa đông
Nên tóc em ƣớt và mắt em ƣớt
Nên em mềm nhƣ mây chiều trong
Phố núi cao, phố núi trời gần
Phố xá không xa, nên phố tình thân
Đi dăm phút đã về chốn cũ
Một buổi chiều nao, lòng bỗng bâng khuâng
Xin cảm ơn thành phố có em
Xin cảm ơn một mái tóc mềm
Mai xa lắc trên đồn biên giới
Còn một chút gì để nhớ, để quên
Phố núi cao, phố núi đầy sƣơng
Phố núi cây xanh, trời thấp thật buồn
Anh khách lạ đi lên đi xuống
May mà có em, đời còn dễ thƣơng
Em pleiku má đỏ môi hồng
Ở đây buổi chiều quanh năm mùa đông
Nên tóc em ƣớt và mắt em ƣớt
Nên em mềm nhƣ mây chiều trong
Phố núi cao, phố núi trời gần
Phố xá không xa, nên phố tình thân
Đi dăm phút đã về chốn cũ
Một buổi chiều nao, lòng bỗng bâng khuâng
Xin cảm ơn thành phố có em
Xin cảm ơn một mái tóc mềm
Mai xa lắc trên đồn biên giới
Còn một chút gì để nhớ, để quên
120
Còn Gì Nữa Đâu
Còn gì nữa đâu mà tìm đến nhau
Mối thƣơng đau dài lâu đã lên cao chìm sâu
Ngăn bƣớc qua cầu tình đã nghẹn ngào
Còn gì nữa đâu mà chờ đón nhau
Suốt đêm thâu lạnh lẽo
Ngóng trông nhau bạc đầu mà chẳng thấy đâu
Còn gì nữa đâu mà tƣởng nhớ nhau
Bóng dáng yêu từ lâu đã trôi mau về đâu
Trong giấc mơ nghèo tình đã nhạt màu
Còn gì nữa đâu mà oán trách nhau
Có quên mau cuộc sầu
Có nuôi bao tình sâu thì lòng vẫn đau…
Còn gì nữa đâu mà phải khóc nhau
Có đi theo mùa ngâu tới suối reo nghìn thâu
Tình chôn đã lâu
Còn gì nữa đâu mà kể với nhau
Vết thƣơng đau ngày nào
Có sống bao đời sau thì đã mất nhau
Còn gì nữa đâu mà gọi mãi nhau…
121
Còn Lại Nỗi Cô Đơn Nhật Ngân
Tình mình ngày nào
Đẹp nhƣ trăng lung linh về đêm
Mà sao nay xa xăm ôi mịt mù
Biết lỗi nơi ai mà ta giờ xa lìa nhau
Lòng ta nghe bâng khuâng xót xa
Có tiếc nuối cũng xa nhau thật rồi
Chuyện tình mình thật buồn
Ngày vui thoáng gió cuốn sƣơng khói
Còn đây con tim đau không nhạt hòa
Tình đôi mình bây giờ nhƣ mùa đông
Trơ cành khô đứng lặng
Tình đôi mình đây giờ nhƣ gió
Trôi dạt không bến bờ
Hỡi gió lang thang ngày đêm về đâu
Buồn không kiếp không nhà
Chiều nay mình ta ngồi đây thầm mơ
Phút giây thần tiên ngày xƣa
Ngƣời yêu giờ đây buồn không hỡi
Xin về đây hỡi ngƣời
Này em phƣơng xa trời còn tuyết không?
Bài ca buồn anh tặng em chiều nay
Ƣớc sao vọng vang về em
Tình yêu cùng xây ngƣời yêu hỡi
Bao ngày không xóa nhòa
Hãy đến bên anh chiều nay ngƣời ơi
Tình ta sẽ muôn đời
122
Còn Tuổi Nào Cho Em
Tuổi nào nhìn lá vàng úa chiều nay
Tuổi nào ngồi hát mây bay ngang trời
Tay măng trôi trên vùng tóc dài
Bao nhiêu cơn mơ vừa tuổi này
Tuổi nào ngơ ngác tìm tiếng gió heo may
Tuổi nào vừa thoáng buồn áo gầy vai
Tuổi nào ghi dấu chân chim qua trời
Xin cho tay em còn muốt dài
Xin cho cô đơn vào tuổi này
Tuổi nào lang thang thành phố tóc mây cài
Em xin tuổi nào còn tuổi nào cho nhau
Trời xanh trong mắt em sâu
Mây xuống vây quanh giọt sầu
Em xin tuổi nào
Còn tuổi trời hƣ vô
Bàn tay che dấu lệ nhòa
Ôi buồn!
Tuổi nào ngồi khóc tình đã nghìn thu
Tuổi nào mơ kết mây trong sƣơng mù
Xin chân em qua từng phiến ngà
Xin mây xe thêm mầu áo lụa
Tuổi nào thôi hết từng tháng năm mong chờ...
123
Còn Yêu Em Mãi Nguyễn Trung Cang
Yêu em nhƣ thuở nào
Tình yêu còn biên đầy trang giấy
Yêu em nhƣ thuở nào
Tình yêu còn đong đầy trang sách.
Dù biết trái tim đã già
Mà những thiết tha chẳng nhòa
Tình cũ vẫn nghe ấm nồng
Gọi tên nhau lúc cô đơn
Để nghe sƣởi ấm tâm hồn.
Em ơi đây tiếng đàn,
Lời ca dệt ân tình năm tháng
Câu ca hay khúc nhạc
Tình yêu còn đong đầy khao khát.
Dù có cách xa mỏi mòn
Mà những dấu yêu mãi còn
Sƣởi ấm xác thân héo gầy
Tình yêu nhƣ gió đem mây
Gọi mƣa giăng kín khung trời.
Này em hỡi, ta mơ ngày sẽ tới
Khi tƣơng phùng, em khóc cho niềm vui vì hạnh phúc.
Ngọt hay đắng, trong cuộc đời mƣa nắng
Ta luôn cƣời trong giấc mơ hạnh phúc xƣa tuyệt vời
Riêng ta nơi núi rừng
Về đêm càng nghe hồn băng giá
Câu ca hay khúc nhạc
Càng thêm sầu cho tình tan nát.
Dù biết cách xa với đời
Dù biết thủy chung chẳng rời
Mà vẫn xót xa tháng ngày
Chờ ta chi nữa em ơi
Còn đâu giây phút tuyệt vời.
124
Cơn Mê Tình Ái Lê Kim Khánh & Tuấn Hải
Đã hơn một lần có ngƣời bảo tôi bƣớc vào yêu là khổ
Nào hiểu vì đâu cơn mê tình ái tìm về khó mà hay
Vào thời gian mớiyêu bỗng thấy vui vui nhiều
Mộng mơ khi mới yêu biết giận hờn vu vơ
Khi đang yêu chờ nhau trong thƣơng nhớ nhƣ bông hoa nở cuối
mùa
Ai dám nghi ngờ rằng nếu yêu là khổ
Trong lúc đang tậnhƣởng những ngày thần tiên
Nhƣng tình cờ mộthôm anh hẹn anh không đến
Ân tình dành cho anh tình mãi mãi không nguôi
Một lần rồi hai ba lần nữa em thấy mình lo sợ nhiều
Đến bây giờ thì nỗi niềm âu lo đã thành ra sự thật
Tình đời bạc đen yêu đƣơng lừa dối bằng lời hứa đầu môi
Một lần tan vỡ thôi đã nát con tim rồi
Vì tình yêu khó phai vẫn ngự trị trongtôi
Khi yêu ai dù ai kia đã dễ quên nhƣng tôi còn nhớ hoài
125
Cơn Mƣa Hạ Trúc Hồ & Trầm Tử Thiêng
Từng hạt mƣa nhẹ nhƣ phím đàn
Tình gọi tình vòng tay quá ngỡ ngàng
Làn môi hôn rét căm trong đêm
Tình nghiệt oan đƣa ta vào vòng ái ân
Nhạc gọi ngƣời hay mƣa trút xuống đời
Thành dòng lệ thành đêm bão tố về
Rồi từ đó cũng nghe trong em
Lòng đổ mƣa cơn mƣa hạ về giữa đêm
Lòng em đó rét mƣớt nhƣ muôn phím tơ
Tình yêu hỡi mãi mãi mong gì đón chờ
Dù những đêm buồn đơn vắng nhớ khôn nguôi
Chuyện đêm nay cơn mƣa hạ về bất ngờ
Tình mong manh vừa tan lúc cuối ngày
Đời mong manh sầu đau vẫn lấp đầy
Giờ lặng lẽ bƣớt chân lênh đênh
Đƣờng hò hẹn chốn đi về chợt vắng tênh
126
Cơn Mƣa Phùn Đức Huy
Cơn mƣa phùn bay qua thành phố nhỏ
Hàng cây dật dờ rụng hoa tán úa
Buồn chìm vào mắt đen ngƣời con gái hát một mình
Bài hát buồn nhƣ cuộc tình
Một sớm mai thức dậy
Tình yêu rời chăn gối bay theo những cơn mƣa phùn
Làm cánh chim bé nhỏ
Chiều nay nhiều mây xám
Bay theo những cơn mƣa phùn lạnh lùng
Cơn mƣa phùn bay qua thành phố nhỏ
Đèn đêm lặng lờ gục trên đƣờng phố
Một ngày buồn đã qua
Ngƣời con gái khóc một mình
Welcome to Yeucahat.com
Đời úa tàn theo cuộc tình
Buồn chìm vào mắt đen
127
Cuối Cùng Cho Một Tình Yêu Thơ: Trịnh Cung, Nhạc: Trịnh Công Sơn
Ừ thôi em về, chiều mƣa giông tới
Bây giờ anh vui, hai bàn tay đói
Bây giờ anh vui, hai bàn chân mỏi
Thời gian nơi đây
Bây giờ anh vui, một linh hồn rỗi
Tình yêu xứ này
Một lần yêu thƣơng, một đời bão nổi
Giã từ, giã từ chiều mƣa giông tới
Em ơi em ơi
Sầu xuống thôi đầy, làm sao em nhớ
Mƣa ngoài song bay, lời ca anh nhỏ, nỗi lòng anh đây
Sầu xuống thôi đầy
Sầu xuống thôi đầy ...
128
Dạ Khúc (Serenade) Lời Việt: Phạm Duy
Chiều buồn nhẹ xuống đời
Ngƣời tình tìm đến ngƣời
Thấy run run trong chiều phaị..
Vẻ sầu của đóa cƣời
Tình bền của lứa đôi
Thoáng hƣơng trong chiều rơị..
Chiều nay hát cho xanh câu yêu
đời
Cho ngƣời thôi khóc thƣơng ai !
Cho niềm yêu đến bên tôi !
Chiều nay lỡ ghé môi trên mi
sầu
Ru ngƣời qua chốn thƣơng đau
Cho làn nƣớc mắt... chìm sâụ..
ÐK 1
Dù một ngày đời sẽ vỡ tan rồi
Ngƣời về khuất chân trời
Nhớ nuôi cho hƣơng một chiều
vƣơng vấn đời
Cuộc tình vĩnh viễn xa vời
Chỉ còn thƣơng nhớ...mà thôị..
Tình đời tỏa ngát màu
Chiều nay là lúc đầu
Nói cho nhau nghe đời sau
Nhẹ nhàng ngƣời đắm sầu
Kể lể chuyện kiếp nao
Có ai chia lìa nhau
Một ngày đó tóc mây đã phai màu
Có chờ ta oán trách đâu ?
Có vì duyên kiếp không lâu !
Ðời sẽ thấy chúng ta sống không
cầu
Cho tình cứ úa phai mau
Cho ngƣời cứ mãị.. phụ nhaụ..
ÐK 2
Dù một ngày đời sẽ vỡ tan rồi
Ngƣời về khuất chân trời
Nhớ nuôi cho hƣơng một chiều
vƣơng vấn đời
Cuộc tình vĩnh viễn xa vời
Chỉ còn thƣơng nhớ... mà thôị..
... Bóng tối buồn... không... lờị..
129
Dấu Chân Kỷ Niệm Thúc Đăng
Chuyện tình đôi mƣơi chan chứa không bao giờ vơi
Nhƣ dòng suối tình êm ái
Có anh và em còn ai còn ai nữa
Đã yêu nhau trong cuộc đời
Chuyện mình từ một chiều dừng chân trú mƣa
Ta bên nhau nhìn công viên lá đổ
Tuy chƣa quen mà sao tình nhƣ đã,
dẫu ngoài còn e.
Trời làm mƣa tuôn nên khiến xui anh gặp em
Cho mình kết lời hẹn ƣớc
Cớ sao trời cho tình yêu rồi ngăn cách
Mấy ai không rơi lệ sầu
Tình vừa nồng thì vừa đƣợc tin xót thƣơng
Em ra đi về bên kia cõi đời
Xe tan lăn buồn trong lòng phố vắng,
khóc em âm thầm...
Ôi! Em về đâu? Vùi lấp mối duyên đầu
Em ơi còn đâu? Tuổi xuân mình đang chớm
Nay em về đâu? Về thế giới xa nào?
Cho đời hiu hắt nhƣ nghĩa trang
Một mình lê bƣớc anh đến công viên ngày xƣa
Nghe làn gió buồn xao xác
Ngỡ linh hồn em tựa theo ngàn cơn gió oán
than khóc duyên ban đầu
Nầy là vƣờn kỷ niệm ngày ta mới quen,
Đây công viên chiều xƣa thêu mối tình,
Nay không em vƣờn hoang buồn xơ xác,
nghĩa trang lạnh lùng...
130
Dấu Tình Sầu Ngô Thụy Miên
Chiều còn vƣơng nắng để gió đi tìm.
Vết bƣớc chân em qua bao nhiêu lần.
Lời ru đan ngón tay buồn
Ngàn năm cho giá băng hồn
Tuổi gầy nồng lên màu mắt...
Trời còn mây tím để lá mơ nhiều.
Lá khóc trên mi cho môi ƣơm sầu.
Chiều lên đỉnh núi ngang đầu
Nhặt thƣơng cho gót dâng sầu
Giận hờn xin ngập lối đi.
Đàn dâng tiếng phong kín tuổi buồn
Đƣờng hoang vắng cho lá về nguồn
Ngƣời tìm đến xin gợi nỗi hờn.
Từ khi gió mang đấu địa đàng
Đƣờng lên đá che vết nồng nàn...
Ngƣời còn nhớ mãi hay quên lời.
Và ngƣời tìm đến giọng hát mơ hồ.
Vết bƣớc năm xƣa nay vƣơng âm thầm.
Hàng cây mơ bóng bên đƣờng
Gọi ngƣời khi nắng phai tàn
Gọi tình yêu vào lãng quên.......
131
Dĩ Vãng Trịnh Nam Sơn
Ngày xƣa em cất bƣớc ra đi không từ giã
Để lòng ai nuối tiếc mối tình chìm cuối trời xa
Ngày đó xa nhau đời ngừng tiếng hát
Ngày đó chia tay trời buồn ngơ ngác
Quạnh hiu đời tôi từng năm tháng qua
Lời yêu thƣơng em nỡ vô tình quên thật sao
Còn lại tôi ôm lấy riêng mình tình dƣới vực sâu
Ngày ấy em đi đời buồn ủ rũ
Ngày ấy chia ly đƣờng về quên lối
Và tôi từ đây tìm ly rƣợu cay
Ngƣời ơi dĩ vãng đã xa
Em có hay rằng tôi vẫn còn thƣơng
Còn nhớ đôi ta đêm nào
Quấn quít bên nhau thân xác rã rời
Này em dĩ vãng đã qua
Đêm đã mƣa xa tôi vẫn một mình
Còn em nay ở nơi nào
Hạnh phúc bên nhau hay đã xót xa
Dù tình đôi ta đã xa rồi xa vòng tay
Lời yêu thƣơng em hứa cho ngƣời là giấc mộng phai
Tình vẫn trong tôi ngập đầy nỗi nhớ
Giọng hát buông lơi ngọt từng hơi thở
Để có mình tôi và những ngày xƣa, yêu em … yêu em
Và tôi... sẽ mãi yêu... em
132
Diễm Xƣa Trịnh Công Sơn
Mƣa vẫn mƣa bay trên tầng tháp cổ
Dài tay em mấy thuở mắt xanh xao
Nghe lá thu mƣa reo mòn gót nhỏ
Đƣờng dài hun hút cho mắt thêm sâu
Mƣa vẫn hay mƣa trên hàng lá nhỏ
Buổi chiều ngồi ngóng những chuyến mƣa qua
Trên bƣớc chân em âm thầm lá đổ
Chợt hồn xanh buốt cho mình xót xa
Chiều nay còn mƣa sao em không lại
Nhỡ mai trong cơn đau vùi
Làm sao có nhau, hằn lên nỗi đau
Bƣớc chân em xin về mau
Mƣa vẫn hay mƣa cho đời biển động
Làm sao em biết bia đá không đau
Xin hãy cho mƣa qua miền đất rộng
Để ngƣời phiêu lãng quên mình lãng du
Xin hãy cho mƣa qua miền đất rộng
Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau
133
Dòng Sông Kỷ Niệm Trúc Hồ
Nhớ một ngày ta cùng nắm tay
Trên đƣờng dài đầy hàng lá me xanh.
Nhớ một ngày ta biết yêu,
Và ngày ta đã yêu, giờ này ôi đâu còn.
Chỉ còn lại dĩ vãng xƣa nhẹ nhàng
Vết mây bay, ngƣời tình ơi có nhớ ?
ĐK:
Tình nhƣ lá mùa thu
Bay khắp trời chiều, tình yêu đến
Và mang bao nỗi buồn phiền.
Kỷ niệm đó ngƣời ơi xin nhớ ngàn đời
Này anh hỡi, rằng em chỉ yêu mãi anh thôi.
Chỉ còn lại dĩ vãng xƣa nhẹ nhàng
Vết mây bay, ngƣời tình ơi có nhớ.
(trở lại ĐK)
Giòng sông cũ ngày xƣa em có đợi chờ
Mùa mƣa đến, ngồi đây em hát một mình.
Kỷ niệm đó ngƣời ơi xin nhớ ngàn đời
Này anh hỡi, rằng em chỉ yêu mãi anh thôi !
134
Duyên Kiếp Lam Phƣơng
Em ơi nếu mộng không thành thì sao
Non cao đất rộng biết đâu mà tìm
Đƣờng đời mịt mời vạn nẻo về đâu
Mong chờ duyên kiếp đƣa lối bác cầu
Em ơi nhắc lại phút xƣa gặp nhau
Trên đê vắng ngƣời lúc tan chợ chiều
Ngại ngùng mỗi lần anh đến tìm em
Má em ƣng hồng vì quá thẹn thùng
Em ơi nhớ chăng thuở ấy
Mỗi khi bóng chiều xuống dần
Em về trên quãng đƣờng xa
Gặp nhau dù không dám cƣời
Nhìn nhau, nhìn nhau mà lòng vẫn vui
Em ơi phải chăng phút giây ngày ấy
Đôi tim ƣớc mộng bấy lâu thành lời
Dù rằng đƣờng đời ngăn cách tình ta
Phút giây ban đầu mãi không phai nhòa.
135
Dƣ Âm Nguyễn Văn Tý
Đêm qua mơ dáng em đang ôm đàn dìu muôn tiếng tơ
Không gian trầm lắng nhƣ âu yếm ru ai trong giấc mơ
Mái tóc nhẹ rung, trăng vờn làn gió
Yêu ai anh nắn cung đàn đầy vơi đôi mắt xa vời
Anh yêu tiếng hát êm nhƣ lời nguyền đẹp bao ƣớc mơ
Anh nhƣ lầu vắng em nhƣ ánh trăng reo muôn ý thơ
Muốn nói cùng em đôi lời trìu mến....
Tim anh băng giá đang nhại ngùng câu năm tháng mong chờ
Hẹn em từ muôn kiếp trƣớc
Nhớ em mấy thuở bạc đầu
Anh đã âu sầu vì đƣờng tơ vƣơng vấn
Em để cung đàn đƣa anh về đâu ?
Dƣ âm tiếng hát reo lên trong lòng anh bao nhớ nhung
Đê mê lòng nhớ đêm qua giấc mơ môi em hé rung
Anh muốn thành mây nƣơng nhờ làn gió
Đƣa anh tới cõi mơ hồ nào đây muôn kiếp bên nàng.
136
Dừng Bƣớc Giang Hồ Hoàng Trọng
Chiều nay sƣơng gió lữ khách dừng bên quán xƣa
Mơ màng nghe tiếng chuông chiều, vƣơng về bên quán tiêu điều
Vầng trăng hoen úa nhƣ lá vàng rơi cuối thu
Lững lờ soi mấy hàng cây u sầu đang ngắm trời mây.
Ngày nào xa khi dấn bƣớc trong phong sƣơng
Từng bầy én tung bay muôn ngàn hƣớng
Dừng đây nơi cũ nghe tiếng diều trong gió thu
Vƣơng hòa nên khúc nhạc thơ tâm hồn ta lắng nguồn mơ.
Tới đây nơi xƣa gió êm êm đƣa
Áng mây trôi tới xa xôi khuất nơi sau đồi.
Quán tranh xiêu xiêu chốn đây cô liêu
Nhắc cho ta biết bao nhiêu dáng xƣa yêu kiều.
Tiếng ca xa xa lắng trong bao la
Với tiếng ru khẽ rung lên trong chiều gió
Đã bao năm qua sống nơi phƣơng xa
Về quê cũ đành dừng bƣớc chân giang hồ.
137
Đà Lạt Hoàng Hôn Minh Kỳ & Dạ Cầm
Lắng nghe chiều xuống thành phố mộng mơ
Màu lam tím Đà Lạt sƣơng phủ mờ
Từng đôi đi trên phố vắng
Bƣớc chân em giữa không gian, hoàng hôn thua màn đêm.
Đứng trên triền dốc nhìn xuống đồi thông
Hàng cây thẩm màu đèn lên phố phƣờng
Giờ đây hơi sƣơng giá buốt
Biết ai thƣơng bƣớc cô liêu
Một ngƣời đi trong sƣơng rơi
Đà Lạt ơi, có nghe chăng Cam Ly
khóc tình đầu dang dở
Đêm xuống Than Thở vang cung hờn,
thêm sắt se tâm hồn
Ngƣời đi trong bóng cô đơn.
Khách du tìm đến thành phố ngàn thơ
Nhặt hoa thấy lòng buồn không bến bờ
Gần nhau, xa nhau mấy nỗi
Hỡi quê hƣơng xứ sƣơng rơi
Đà Lạt ơi, Đà Lạt ơi!
138
Đám Cƣới Nghèo Anh Thy
Ƣớc mộng thật nhiều nhƣng khi duyên nợ chợt đâu đƣa đến
Ai có ngờ đâu mình tay trắng tay buồn ơi là buồn
Còn gì cho nhau ngoài tình yêu thôi làm sao nên đôi đã yêu nhau
rồi
Trƣớc sau thôi đành đựng lên đám cƣới cho có lệ mà thôi
Sang đón cô đâu ngƣời đi ngoài phố cũng không ai thèm nhìn
Rể mặc đơn sơ còn cô dâu bới tóc không cài hoa
Đâu có bao nhiêu đàng trai đàng gái đếm hơn hai chục ngƣời
Bạn bè tuy đông nhƣng đành dấu hết không mời một ai
Chú rể ngậm ngùi tay bƣng khay trầu mà nghe chua xót
Trong lễ hợp hôn nào ai biết đâu niềm đau trong đời
Đừng buồn nghe em mình còn đôi tay mình lo tƣơng lai
Biết đâu sau này chúng ta sang giầu ngồi ôm dĩ vãng thấy càng gần
nhau
139
Đàn Không Tiếng Hát Châu Kỳ
Nhìn em cƣời qua tiếng hát
Ðàn tôi đệm từng câu ca
Gợi tơ lòng muống thoát di vào xứ xa xa
mong ngày tháng đừng qua
Ðàn tôi chìm trong ánh mắt
Hồn em gục vào giây tơ
Ngoài kia trời bát ngát hƣơng
đời chớm trong mơ ai chợt thấy đợi chờ
Ðâu ngờ đàn tôi lại chơ vơ
Ðâu ngờ đời em mộng nhƣ hoa
Làm ai say làm ai mơ bấy giờ
Rồi em quên đàn tôi đang thƣơng chờ
giờ đây đàn không tiếng hát
Bài ca liệm vào xa xƣa
Còn chi mà tiếc nhớ
Em về đó ai đƣa, nghe lạnh giá từng mùa
140
Đêm Cuối Cùng Phạm Đình Chƣơng
Đêm nay đêm cuối cùng gần nhaụ
Lệ buồn rƣng rƣng, lời hát thƣơng đaụ
Nhịp bƣớc bâng khuâng ngoài phố lạnh.
Giọt sầu rơi rớt hồn phiêu linh.
Nắm tay không rời
Cố hé run run môi cƣờị
Lúc chia tay bên trơì tiếc thƣơng.
Em ơi đêm cuối cùng gần nhaụ
Hẹn rằng một ngày mai nối mộng ban đầụ
Em ơi đừng khóc sầu chia lỵ
Vì lệ tuôn rơi làm héo xuân thì.
Dù đêm sâu nhƣ hồn chúng mình
Dù quan san cách trở mong manh.
Hãy tin một niềm
Nỗi nhớ nhung xƣa ven tuyền.
Sẽ cho ngày về thắm duyên.
Em ơi đêm cuối cùng gần nhaụ
Sợ rằng một ngày mai giấc mộng không thành.
141
Đêm Định Mệnh Trƣơng Lê Sơn
Trong cơn say anh đến bên em
Nghe chơi vơi tìm đâu contim
Bao đam mê cuốn lấy đôita
Hai ngƣời xa lạ chỉ một lần gặp gỡ
Trong cơn say ta đến bên nhau
Cho qua đi nhữngtháng năm côđơn
Con tim say chỉ muốn yêu thƣơng
Dù ta và em là hai kẻ xa lạ
Nào ngờ đâu một lần là địnhmệnh
Chỉ một lần tình mãi khôngphai
Nào ngờ đâu một lần đã trao nhau
Là trọn đời ta ôm sầu nhớ
Em là ai sau đêm định mệnh
Ta nào biết em ở đâu
Em là ai trên cuộc đời này
Để tƣơng tƣ tìm quên sầu cay.
Em là ai cho ta đợi chờ
Mong lại thấy em trong cơn say
Em là ai phải chăng là thật
Mà sao ta cứ mãi đi tìm.
142
Đêm Đô Thị Y Vân
Màn đêm xuống dần, muôn ánh đèn đột nhiên nhƣ ngời sáng
Kìa bao phố phƣờng, bao mái lầu chìm trong bóng đêm
Lá lá lá lá la la, lá lá lá lá la
Lá lá lá lá la la, lá lá lá lá la
Đời đẹp quá á a à á a a bài thơ
Đƣờng đi lối về cơn gió lùa ngả nghiêng bao tà áo
Và bao mái đầu không vƣớng sầu kề vai bƣớc mau
Lá lá lá lá la la, lá lá lá lá la
Lá lá lá lá la la, lá lá lá lá la
Lòng thầm nhớ ơ....ngƣời yêu.
Ngƣời em gái, đƣơng thì tròn trăng mới, nhƣ nhiều trang
giấy, trong lòng còn trong trắng, thơ ngây
Ngƣời trai tráng, yêu cuộc đời tƣơi sáng, bƣớc chân, say
sƣa đi trên đƣờng..
Tình yêu đón chờ, đêm tối về dìu nhau trên đƣờng phố
Dịu hƣơng tóc thề, vai sát kề đời nhƣ giấc mơ
Lá lá lá lá la la, lá lá lá lá la
Lá lá lá lá la la, lá lá lá lá la
Để lòng nhớ ơ.....thành đô..
143
Đêm Đông Nguyễn Văn Thƣơng & Kim Minh
Chiều chƣa đi màn đêm rơi xuống
Đâu đấy buông lững lờ tiếng chuông
Đôi cánh chim bâng khuâng rã rời
Cùng mây xám về ngang lƣng trời .
Thời gian nhƣ ngừng trong tê tái
Cây trút lá cuốn theo chiều mây
Mƣa giăng mắc nhớ nhung, tiêu điều
Sƣơng thƣớt tha bay, ôi! đìu hiu.
Đêm đông, xa trông cố hƣơng buồn lòng chinh phu
Đêm đông, bên song ngẩn ngơ kìa ai mong chồng
Đêm đông, thi nhân lắng nghe tâm hồn tƣơng tƣ
Đêm đông, ca nhi đối gƣơng ôm sầu riêng bóng
Gió nghiêng, chiều say
Gió lay ngàn cây,
Gió nâng thuyền mây
Gió reo sầu miên
Gió đau niềm riêng
Gió than triền miên.
Đêm đông, ôi ta nhớ nhung đƣờng về xa xa
Đêm đông, ta mơ giấc mơ gia đình yêu đƣơng
Đêm đông, ta lê bƣớc chân phong trần tha phƣơng
Có ai thấu tình cô lữ, đêm đông, không nhà./.
144
Đêm Không Ngủ Anh Bắng
Bao đêm không ngủ gối chiếc đã hoen lệ sầu
Bao đêm không ngủ tiếng khóc xót thuơng tìm nhau
Anh ơi đi đâu phuơng trời nào có thấu
Những nỗi đắng cay buồn đau cho tình ban đầu.
Bên song mƣa đổ chiếc bóng nhớ thuơng nhiều rồi
Tim em đau khổ biết nói với riêng mình thôi
Canh khuya đơn côi quanh mình đầy bóng tối
Nƣớc mắt đã bao lần rơi dòng đời vẫn trôi.
Anh ơi, bao giờ anh về
Bao giờ anh về nghe tiếng nói dịu êm
Anh ơi, chim kia tìm tổ ấm
Nƣớc vẫn xuôi về nguồn sao nỡ để em buồn.
Cho em hơi thở ấm cúng những khi lạnh lùng
Cho môi em nở thắm thiết giữa đêm trời đông
Đôi ta trao nhau huơng đời và ý sống
Nối tiếp với bao ngày xanh đừng phụ nhé anh.
145
Đêm Nay Ai Đƣa Em Về Nguyễn Ánh 9
Đêm nay ai đƣa em về
Đƣờng khuya sao trời lấp lánh
Đêm nay ai đƣa em về
Mắt em sao chiếu long lanh
Đêm nay khi em đi rồi
Đƣờng khuya riêng một mình tôi
Đêm nay khi em đi rồi
Tôi về đếm bƣớc lẻ loi
Ngƣời yêu ơi trong tình muộn
Ngƣời yêu ơi trong tình buồn
Trọn tình yêu ta đã cho nhau
Hãy quên niềm đau
Thời gian ơi xin dừng lại
Thời gian ơi xin dừng lại
Cho đôi tình nhân
Yêu trong muộn màng
Đừng khóc ly tan
Đêm mai ai đƣa em về
Mình em trên hè phố vắng
Đêm mai ai đƣa em về
Mắt em lệ ƣớt long lanh
Đêm mai không ai đƣa về
Ngƣời ơi xin đừng hờn dỗi
Đêm nay cô đơn đi về
Xin ngƣời hãy nhớ tình tôi
146
Đêm Thấy Ta Là Thác Đổ Trịnh Công Sơn
Một đêm bƣớc chân về gác nhỏ
Chợt nhớ đóa hoa Tƣờng Vi
Bàn tay ngắt hoa từ phố nọ
Giờ đây đã quên vƣờn xƣa
Một hôm bƣớc qua thành phố lạ
Thành phố đã đi ngủ trƣa
Đời ta có khi tựa lá cỏ
Ngồi hát ca rất tự do
Nhiều khi bỗng nhƣ trẻ nhớ nhà
Từ những phố xƣa tôi về
Ngày xuân bƣớc chân ngƣời rất nhẹ
Mùa xuân đã qua bao giờ
Nhiều đêm thấy ta là thác đổ
Tỉnh ra có khi còn nghe
Một hôm bƣớc chân về giữa chợ
Chợt thấy vui nhƣ trẻ thơ
Đời ta có khi là đóm lửa
Một hôm nhóm trong vƣờn khuya
Vƣờn khuya đóa hoa nào mới nở
Đời tôi có ai vừa qua
Nhiều khi thấy trăm nghìn nấm mộ
Tôi nghĩ quanh đây hồ nhƣ
Đời ta hết mang điều mới lạ
Tôi đã sống rất ơ hờ
Lòng tôi có đôi lần khép cửa
Rồi bên vết thƣơng tôi quì
Vì em đã mang lời khấn nhỏ
Bỏ tôi đứng bên đời kia
147
Định Mệnh Buồn Song Ngọc
Thôi nhé em đừng nhiều hận sầu
Đừng thƣơng tiếc để rồi xa xôi
Đừng trách chi đã lỡ duyên đời
Hai chúng ta đi hai đƣờng
Chuyện thƣơng yêu đâu còn nữa
Ôm ấp chi 1 định mệnh buồn
Để chua xót những gì cho nhau
Ngƣời bƣớc đi mà nát tan lòng
Ai đứng trông theo ngậm ngùi
Tình yêu mất đi còn đâu
Anh đâu lỗi hẹn
Mà đời lại xui
Ngăn cách với chia phôi
Phải chăng em ơi
Tình lỡ ƣớc mong
Thôi trách chi ngƣời sang sông
Thôi nhé em đừng buồn làm gì
Dù thƣơng tiếc vẫn là biệt li
Đời cớ sao lại lắm u sầu
Em chớ khóc duyên ban đầu
Từ đây chết trong lòng nhau
148
Đoạn Cuối Tình Yêu Tú Nhi
Còn khóc chi em thôi buồn chi em
Dù có thƣơng đau mình cũng xa rồi
Ngày nao ta mơ chung đôi
Ngờ đâu nay chia hai nơi
Vui buồn ai biết trong đời.
Ðừng trách nghe anh xin hiểu cho em
Tình trái ngang nên tình lỡ duyên tình
Thì thôi anh quên, anh quên
Chuyện xƣa cho anh cho em
Ðể một ngƣời theo dấu đời
Mãi mãi cách xa nhau rồi
Quyến luyến phút giây không rời
Nghẹn ngào ôi nói sao nên lời
Đọa đày ai khiến xui hai ngƣời
Thà đừng biết nhau thì thôi.
Giờ những thƣ xƣa xin trả cho em
Trời đã phân chia tình nghĩa không thành
Đƣờng em, em đi em đi
Đƣờng anh, anh đi anh đi
Kỷ niệm vùi theo tháng ngày.
149
Đón Xuân Này Nhớ Xuân Xƣa Châu Kỳ
Đón Xuân này tôi nhớ Xuân xƣa
Một chiều xuân em đã hẹn hò
Nhƣ ƣơm tình trong cánh hoa mơ,
đƣa hƣơng theo làn gió
Em nói rằng em viết thành thơ
Đón Xuân này tôi nhớ Xuân xƣa
Hẹn gặp nhau khi pháo giao thừa
Em đứng chờ tôi trƣớc song thƣa
Tôi đi qua đầu ngõ
Hỏi nhau thầm Xuân đã về chƣa
Xuân đến xuân đi, xuân về gieo thƣơng nhớ
Xuân qua để tôi chờ
Xuân đến xuân đi, xuân về mơn lá hoa,
Xuân qua rung đƣờng tơ
Bƣớc sông hồ nhƣ đắm nhƣ mơ
Trở về đây khi gió sang mùa
Mong ƣớc tìm cô gái Xuân xƣa, cho vơi bao niềm nhớ
Có đâu ngờ Xuân vắng ngƣời thơ
150
Đố Ai Phạm Duy
Đố ai biết lúa lúa mấy cây
Biết sông biết sông mấy khúc
Ới Biết mây biết mây mấy tầng
Biết mây mấy tầng.
Đố ai quét sạch ơi lá rừng
Để để tôi để tôi khuyên gió ơi gió đừng
Gió đừng rung cây
Gió đừng rung cây.
Đố ai biết gió gió ở đâu
Gió hay gió hay đi vắng ới lúc nao
Lúc nao có nhà lúc nào có nhà.
Đố trăng mấy tuổi ơi trăng già
Để tôi để tôi lên tiếng
Ơi mặn mà mặn mà yêu em
mặn mà yêu em.
Đố ai nằm ngủ không mơ
Biết em nằm ngủ hay mơ
Nửa đêm trăng xuống đứng chờ ngoài hiên
Nửa đêm anh đến bến bờ yêu đƣơng.
Đố ai tìm đƣợc tim ai
Biết em nhặt đƣợc tim tôi
Để tôi ca hát cho đời nên thơ
Để tôi âu yếm dâng ngƣời trong mơ.
151
Đôi Mắt Ngƣời Sơn Tây Phạm Đình Chƣơng, thơ Quang Dũng
Thƣơng nhớ ơ hờ thƣơng nhớ ai
Sông xa từng lớp lớp mƣa dài
Mắt em ơi mắt em xƣa có sầu cô quạnh
Khi chớm thu về, khi chớm thu về một sớm mai
Ðôi mắt Ngƣời Sơn Tây
U uẩn chiều luân lạc
Buồn viễn xứ khôn khuây,
Buồn viễn xứ khôn khuây
Em hãy cùng ta mơ
Mơ một ngày đất mẹ
Ngày bóng dáng quê hƣơng
Ðƣờng hoa khô ráo lệ
Tôi từ chinh chiến đã ra đi
Chiều xanh không thấy bóng Ba Vì
Sông Ðáy chạm nguồn quanh phủ Quốc
Non nƣớc u hoài, non nƣớc hao gầy, ngày chia tay
Em vì chinh chiến thiếu quê hƣơng
Sài Sơn , Bƣơng Cấn mãi u buồn
Tôi nhớ xứ Ðoài mây trắng lắm
Em có bao gio, Em có bao giờ, Em thƣơng nhớ thuong
Ðôi mắt Ngƣời Sơn Tây
U uẩn chiều luân lạc
Buồn viễn xứ khôn khuây, buồn viễn xứ khôn khuây
Em hãy cùng ta mơ
Mơ một ngày đất mẹ
Ngày bóng dáng quê hƣơng
Ðƣờng hoa khô ráo lệ
Ðôi mắt Ngƣời Sơn Tây
Ðôi mắt Ngƣời Sơn Tây
Buồn viễn xứ khôn khuây ...
152
Đồn Vắng Chiều Xuân Trần Thiện Thanh
Đầu xuân năm đó anh ra đi
Mùa xuân này đến anh chƣa về
Những hôm vừa xong phiên gác chiều
Ven rừng kín hoa mai vàng
Chợt nhớ tới sắc áo năm nào em đến thăm gác nhỏ
Mùa hoa năm đó ta chung đôi
Mùa hoa này nữa xa nhau rồi
Nhớ đêm hành quân thân ƣớt mềm
Băng giòng sông loang trăng đầy
Lòng muốn vớt ánh trăng thề viết tên em
Đồn anh đóng ven rừng mai
Nếu mai không nở, anh đâu biết xuân về hay chƣả
Chờ em một cánh thƣ xuân, nhớ thƣơng gom đầy
Cho chiến sĩ vui miền xa xôi ...
Hẹn em khi khắp nơi yên vui
Mùa xuân ngày đó riêng đôi mình
Phút giây mộng mơ nâng cánh hoa mai
Nhẹ rớt trên vai đầy, hồn chơi vơi
Ngỡ giữa xuân vàng, dáng em sang
153
Đƣa Em Tìm Động Hoa Vàng Phạm Duy, thơ Phạm Thiên Thƣ
Rằng xƣa có gã từ quan
Lên non tìm động hoa vàng nhớ ngƣời
Thôi thì thôi đừng ngại mƣa mau
Đƣa nhau ra tới bên cầu nƣớc xuôi
Sông này đây chẩy một giòng thôi
Mấy đầu sông thẫm tóc ngƣời cuối sông
Nhớ xƣa em chƣa theo chồng
Mùa Xuân may áo áo hồng đào rơi
Mùa Thu em mặc áo da trời
Sang Đông lại khoác lên ngƣời áo hoa
Rằng xƣa có gã từ quan
Lên non tìm động hoa vàng nhớ nhau
Thôi thì em chẳng còn yêu tôi
Leo lên cành bƣởi khóc ngƣời rƣng rƣng
Thôi thì thôi mộ ngƣời tà dƣơng
Thôi thì thôi nhé... đoạn trƣờng thế thôi
Nhớ xƣa em rũ tóc thề
Nhìn trăng sao nỡ để lời thề bay
Đợi nhau tàn cuộc hoa này
Buồn nhƣ cánh bƣớm đồi Tây hững hờ
Rằng xƣa có gã từ quan
Lên non tìm động hoa vàng ngủ say
Thôi thì thôi để mặc mây trôi
Ôm trăng đánh giấc bên đồi dạ lan
Thôi thì thôi chỉ là phù vân
Thôi thì thôi nhé có ngần ấy thôi
Chim ơi chết dƣới cội hoa
Tiếng kêu rơi rụng giữa giang hà
Mai ta chết dƣới cội đào
Khóc ta xin nhỏ lệ vào thiên thu.
154
Đừng Bỏ Em Một Mình Lời : Minh Đức Hoài Trinh
Nhạc : Phạm Duy
Đừng bỏ em một mình
đừng bỏ em một mình
trời lạnh quá trời lạnh quá
sao đành bỏ em một mình
Đừng bỏ em một mình
đừng bỏ em một mình
chiều lộng gió chiều lộng gió
sao anh đành bỏ em
Lời nào đó lời nào đó
tiếng ân tình hay tiếng cầu kinh
nhạc nào đó nhạc nào đó
nhạc gọi ngƣời hay nhạc gọi hồn
Đừng lặng thinh đừng lặng thinh
với tiếng chày tiếng búa nện đinh
đừng tỏa hƣơng đừng tỏa hƣơng
khói hƣơng vàng che khuất ngƣời
thƣơng
Đừng bỏ em một mình
đừng bỏ em một mình
đƣờng về nghĩa trang mông mênh
đừng bỏ em
Đừng bỏ em một mình
đừng bỏ em một mình
đƣờng về nghĩa trang lênh dênh
đừng bỏ em
Đừng bỏ em một mình
đừng bỏ em một mình
cùng một lũ cùng một lũ côn trùng
rỉa rúc thân hình
Đừng bỏ em một mình
đừng bỏ em một mình
một mồ trinh chênh vênh
chờ cỏ xanh
Đừng bỏ em một mình
đừng bỏ em một mình
vài ngàn đời sau nữa
vài ngàn đời sau nữa
vài ngàn đời sau nữa
ai mái tóc còn xanh
155
Đừng Xa Em Đêm Nay Dức Huy
Đừng xa em đêm nay khi bóng trăng qua hàng cây
Đừng xa em đêm nay đêm rất dài
Vòng tay em cô đơn đêm khuya vắng nghe buồn hơn
Còn tim em khát khao yêu thƣơng.
Đừng xa em đêm nay hãy nói anh sẽ ở đây
Đừng để em một mình nơi chốn này
Hãy ôm em trong tay cho em biết anh cần em
Và hãy nói anh vẫn yêu em.
ĐK
Giọt nƣớc mắt nào đổ trong bóng tối
Khi nằm lắng nghe tiếng đêm, lắng nghe tiếng đêm
Nghe nhịp đập con tim ru em giấc ngủ yên.
Đời em vắng lạnh và anh đã đến nhƣ ngọn nến trong bóng đêm,
Nến trong bóng đêm soi vào tim em
Những xao xuyến đã ngủ quên.
Đừng xa em đêm nay khu phố quen đã ngủ say
Đừng xa em đêm nay đêm rất dài
Hãy yêu em đêm nay cho quên hết đi ngày mai
Đừng xa em, đừng xa em đêm nay.
Hãy ôm em trong tay cho em biết anh cần em
Và hãy nói anh vẫn yêu em
Hãy yêu em đêm nay cho quên hết đi ngày mai
Đừng xa em, đừng xa em đêm nay.
156
Ðƣờng Xa ƣớt Mƣa
Đức Huy
Ðêm nay thời gian đứng yên lắng đọng
Cho đôi tình nhân đắm trong giấc mộng
Mƣa rơi làm thêm khó câu giã từ
Vì đƣờng xa ƣớt mƣa
Da em lụa là, tóc em xõa mềm
Lung linh trời sao sáng trong mắt em
Môi em làm thêm khó câu giã từ
Vì đƣờng xa ƣớt mƣa
Vì đƣờng xa ƣớt mƣa
Em muốn anh đƣa em về
Sao em không ở lại đây đêm nay
Vì đƣờng xa ƣớt mƣa
Ðừng bắt anh đƣa em về
Anh xin em đừng về đƣờng quá xa xôi
Xin mƣa triền miên mãi không lắng đọng
Cho đôi tình nhân đuối trong giấc mộng
Trong cơn ngủ quên trốn câu giã từ
Vì đƣờng xa ƣớt mƣa.
157
Đƣờng Xƣa Lối Cũ Hoàng Thi Thơ
Đƣờng xƣa lối cũ có bóng tre, bóng
tre che thôn nghèo
Đƣờng xƣa lối cũ có ánh trăng, ánh
trăng soi đƣờng đi
Đƣờng xƣa lối cũ có tiếng ca, tiếng
ca trên sông dài
Đƣờng xƣa lối cũ có tiếng tiêu,
tiếng tiêu ru lòng ai
Đƣờng xƣa lối cũ
Có em tôi tóc xanh bay mơ màng
Đƣờng chiều dịu nắng
Bóng em đi, áo nâu in đƣờng trăng
Đƣờng xƣa lối cũ
Có mẹ tôi
Run run trông hôn hoàng
Lòng già thƣơng nhớ
Nhớ đến tôi
Lom khom đi tìm con
Khi tôi về bồi hồi trong nắng
Tƣởng gặp ngƣời em hân hoan
đứng đón anh về
Nào ngờ ngƣời em sang ngang khi
xuân chƣa tàn
Con đò nào đây, đƣa em tôi vào xa
vắng
Khi tôi về, nghẹn ngào trong nắng
Tƣởng gặp mẹ tôi rƣng rƣng đứng
đón con về
Nào ngờ mẹ tôi ra đi bên kia cuộc
đời
Không lời biệt ly cuối cùng trƣờc
khi phân kỳ
Chạnh lòng thƣơng nhớ
Những phút xƣa, phút xƣa xƣa qua
rồi
Lạnh lùng tƣởng nhớ
Bóng dáng ai, in sâu trong lòng tôi
Đừơng xƣa còn đó
Nắng vẫn lên, vẫn trăng treo ven
đồi
Mà hình bóng cũ, thiếu trong tôi
Mỗi khi nghe chiều rơi
158
Em Đã Cho Tôi Bầu Trời Trịnh Công Sơn
Em sẽ cho tôi cho tôi một đời
Em sẽ cho tôi cho tôi một ngày
Từ chiều nay em nên lặng lẽ tới
Em sẽ cho tôi cho tôi vạn lời
Em sẽ cho tôi cho tôi vạn ngày
Từ chiều nay ngồi cạnh đây với tôi
Em đã cho tôi quên đi muộn phiền
Em đã cho tôi cho tôi thêm bao ngày buồn
Vì chiều nay em muôn đời nằm xuống
Em đã cho tôi cho tôi bầu trời
Em đã cho tôi yêu thêm loài ngƣời
Vì từ đây tôi có em đời đời
Vì từ đây thôi xót xa chờ đợi
Vì từ đây không có ai phụ ngƣời.
159
Em Đẹp Nhất Đêm Nay Lời Việt: Phạm Duy
A ha! Đêm nay ai cũng cho em là xinh nhất nơi đây
À... ha! Đẹp xinh
A ha! Trong đêm khiêu vũ em nhƣ vầng sao sáng ra khơi
À... ha! Sáng ngời.
A ha! Đêm nay em muốn nghe những lời ân ái êm êm
À... ha! Êm êm
A ha! Em nghe anh nói yêu em dài lâu nhé anh ơi
À... ha! Lâu dài.
Em mong cho chiếc áo, chiếc áo tƣơi màu em đã chọn kỹ
Một chiếc áo rực rỡ em vừa thêu
Em mong cho chiếc áo ấy cũng nhƣ là mái tóc mềm rũ
Đƣợc mơn trớn dƣới tay ngƣời.
A ha! Khi đêm buông xuống em thƣờng hay mơ ƣớc xa xôi
À... ha! Em mơ
A ha! Em mơ em sẽ mang lụa là
Em xinh em tƣơi nhất ôi nơi trần gian
Cho em khiêu vũ trong cuộc đời tiên.
Anh cho em hơi sức, sức sống trong đời em đã từng thiếu
Một tiếng sét hạnh phúc trong tuổi yêu
Đêm nay em xin biếu hết cõi xuân nồng em cho ngƣời yêu
Và cho luôn trái tim này.
A ha! Đêm nay em muốn quen một nụ hôn trƣớc tiên
À... ha! Nụ hôn
A ha! Đêm nay em biết em phải là
Em xinh, em tƣơi nhất ôi nơi trần gian
Cho em khiêu vũ trong cuộc đời tiên.
Em xinh, em tƣơi, em vui nhất nơi đây
Em xinh, em khiêu vũ trong cuộc đời tiên.
160
Em Đẹp Nhƣ Mơ Lời Việt: Vũ Xuân Hùng
Vì nàng đẹp nhƣ một bông hồng
Nên tôi không dám yêu nàng
Ôi đôi môi cƣời nhƣ cánh lan
Bao năm tôi khó nguôi quên
Nhƣng theo cơn gió bay qua đây
Xem dung nhan vừa tƣơi mát
Em vui nhƣ dáng xuân hồng nắng
Trong hơi sƣơng em sẽ tan nhòa
Đẹp tuyệt vời ôi nàng dấu yêu
Nên tôi không dám trao tình
Đẹp rạng ngời tựa nhƣ đóa hoa
Nên tôi ngây ngất si mê
Nhƣng tôi không nói yêu em
Nên tôi muôn đời sầu đau
Nhƣ cây thông đứng trong rừng vắng
Em nhƣ mây trắng trên trời
161
Em Đến Thăm Anh Một Chiều Mƣa Tô Vũ
Em đến thăm anh một chiều đông
Em đến thăm anh một chiều mƣa
Mƣa dầm dề, đƣờng trơn ƣớt tiêu điều
Em đến thăm anh ngƣời em gái
Tà áo hƣơng nồng
Mắt huyền trìu mến sƣởi ấm lòng anh
Em đến thăm anh chiều đông giá
Em đến thăm anh trời mƣa gió
Đƣờng xa lạnh lùng
Mặt nhìn mặt, cầm tay bâng khuâng không nói một câu
Lời nghẹn ngào, hồn anh nhƣ say nhƣ ngây, vì đâu?
Gió đƣa cánh chim trời
Đó đây cách xa vời
Chiều vui mƣa ƣớt cánh
Khá thƣơng kiếp bềnh bồng
Dẫu khắng khít đôi lòng
Chiều nào em xa anh!
Có hay lúc em về
Gót chân bƣớc reo âm thầm
Trên đƣờng một mình ngoài mƣa, mƣa nhƣ mƣa trong lòng anh
Lòng bồi hồi nhìn theo chân em, chìm trong ngàn xanh
Ta ƣớc mơ một chiều thêu nắng
Em đến chơi quên niềm cay đắng
... và quên... đƣờng về
162
Em Đi Chùa Hƣơng
Hôm nay em đi chùa Hƣơng
Hoa cỏ còn mờ hơi sƣơng
Cùng thầy me em vấn đầu soi gƣơng
Khăn nhỏ Đuôi gà cao
Em đeo giải yếm đào
Quần lãnh, áo the mới
Tay em cầm chiếc nón quai thao
Chân em di đôi guốc cao cao
Đƣờng đi qua bến Dục
Moi ngƣời ngắm nhìn em
Thẹn thùng em không noi
Em bây giờ mới tuổi 15
Em hãy còn bé lắm (chứ) mấy anh ơi
Đƣờng đi qua Đồng Vọng
Mọi ngƣời ngắm nhìn em
Thẹn thùng em không nói
Nam mô A Di Đà
Nam mô A Di Đà
163
Em Đi Rồi Lam Phƣơng
Em đi rồi, đƣờng xƣa có nắng không anh?
Lá hoa còn xanh, hay tàn theo tháng ngày ?
Giờ một mình anh, lẻ bƣớc trong sƣơng mai
Ngƣời tình còn đâu, chỉ đớn đau con tim
Em đi rồi từ đây tiếng hát cô đơn
Biết chia cùng ai nỗi buồn trên xứ ngƣời
Một lần biệt ly chẳng biết nói năng chi
Lệ tràn bờ mi thì đã quá chia ly
Dù tình thật xa tình vẫn còn đây
Khóe mắt u hoài vì ngấn lệ chƣa vơi
Trời buồn tình ngâu trời đêm bão tố
Mƣa tuôn thành giòng thuận gió biển đông
Tình buồn tình xa tình không mờ xóa
Hai phƣơng trời rộng tình vẫn mênh mông
164
Em hiền nhƣ Ma Soeur
Đƣa em về dƣới mƣa, nói năng chi cũng thừa
Nhƣ mƣa đời phất phơ, chắc ta gần nhau chƣa?
Tay ta từng ngón tay, vuốt tóc em lƣng dài
Đôi ta vào quán trƣa, nhắc nhau tình phôi pha..
Em mang hồn vô tội, đeo thánh giá huy hoàng
Còn ta nhiều sám hối mà sao vẫn hoang đàng..
Đƣa em về dƣới mƣa, nói năng chi cũng thừa
Đƣa em về dƣới mƣa, có nhau mà nhƣ xa...
Em hiền nhƣ ma-soeur, vết thƣơng ta bốn mùa
Trái tim ta bệnh hoạn, em yêu này em yêu..
Ta nhờ em ru ta, hãy ru tên vô đạo,
Hãy ru tên khờ khạo, em yêu này em yêu...
Đƣa em về dƣới mƣa, chiếc xe lăn dốc già
Đƣa em về dƣới mƣa, áo em bùn lƣa thƣa
Đƣa em về dƣới mƣa, hỡi cô em bé nhỏ
ôi duyên tình đã qua, có bao giờ không xƣa?
Vai em tròn dƣới mƣa, ƣớt bao nhiêu cũng vừa
Nhƣ ƣu tình đã xa, thấm linh hồn em yêu
165
Em Là Tất Cả Lam Phƣơng
Em ơi suốt đêm thao thức vì em.
Vì lời giã từ lúc anh ra về.
Rằng mai đây anh lại đến.
Ƣớc nguyện trọn một đời.
Là mình luôn luôn có đôi.
Em ơi nhớ thƣơng, thƣơng nhớ cả đêm.
Làm sao quên đƣợc phút giây êm đềm.
Chờ mong sao cho trời sáng.
Đúng giờ mình hẹn hò.
Là đời quên hết sầu lo.
ĐK:
Sao em ngồi lặng lẽ để lòng anh tái tê.
Hãy trả lời anh đi nghĩ gì mà đợi chờ.
Nhiều lần chung ƣớc mơ bên nhau ta cùng hứa.
Quên đi chuyện năm xƣa.
Em biết chăng em.
Thƣơng em nhớ em tất cả là em.
Còn gì đẹp bằng lúc ta sum vầy.
Cầu mong sao duyên đẹp đôi.
Ƣớc nguyện cả cuộc đời.
Là đƣợc mãi mãi gần em.
166
Em Lễ Chùa Này
Đầu mùa xuân cùng em đi lễ
Lễ chùa này vƣờn nắng tung bay
Và ngàn lau vàng màu khép nép
Bãi sông bay một con bƣớm đẹp
Mùa hạ qua cùng em đi lễ
Trái mơ ngon đồi gió mơn man
Từ lò hƣơng làn trầm nghi ngút
Khói hƣơng thơm bờ tóc em vờn
Rồi mùa thu cùng em đi lễ
Có con chim đậu dƣới gác chuông
Hòa lời ca vào làn sƣơng sớm
Gió heo may rụng hết lá vàng
Vào mùa đông cùng em đi lễ
Lễ chùa này một thoáng mƣa bay
Và ngoài sân vài cành khô gẫy
Gió lung lay một cánh lan gầy
Tàn mùa đông vào chùa bỡ ngỡ
Tiễn đƣa em trong áo quan này
Từng cội hoa trầm lặng thƣơng nhớ
Tóc em xƣa tơ óng nhƣ mây
Vƣờn chùa đây vào nằm trong đất
Nép bên hoa đây những hoa vàng
Vƣờn đào thơm chập chờn cánh bƣớm
Bƣớm quơ râu ngơ ngác bay ngang
Mộ của em mộ vừa mới lấp
Có con chim nào hót trên cây
Lời của chim chìm vào tiếng suối
Suối xanh lơ buồn khóc ai hoài
Rồi từ đây vƣờn chùa thanh vắng
Đến thăm em ngày tháng qua mau
Một nụ mai vừa nở trong nắng
Hỡi em ơi mây đã qua cầu.
167
Gánh Hàng Rong Lê Quốc Dũng
Trên con phố khuya có một ngƣời đang bán hàng rong
Cơn mƣa vẫn rơi tiếng rao buồn lạc lõng chơi vơi
Bao năm vẫn ngƣợc xuôi lòng vui thấy con thơ mỉm cƣời
Mƣa ơi thôi đừng rơi để mẹ về còn chút niềm vui.
Ngày vui chóng qua chốn đô thành rực rỡ phồn hoa
Còn đây bóng ai thân héo gầy oằn gánh trên vai
Cho con bao ngày vui mẹ cay đắng xót xa ngậm ngùi
Ôm con trong vòng tay mẹ quê hết bao nhiêu mỏi mòn.
ĐK:
Với đôi gánh hàng rong nuôi lớn đời tôi từng ngày
Khắc ghi mãi vào tim không phút nào quên
Có đôi gánh hàng rong tôi bƣớc vào trong cuộc đời
Tiếng ru thuở còn trong nôi là tiếng rao nuôi lớn đời tôi.
168
Gặp Nhau Làm Ngơ
Nhớ khi xƣa lạ nhau, chung một đƣờng
kẻ trƣớc, ngƣời sau.
Chàng lặng đi theo nàng,
hát vu vơ mấy câu nhạc tình.
Nàng làm nhƣ vô tình,
gái đoan trang dễ đâu làm quen.
Lối đi qua nhà em nghe nồng
nàn mùi Dạ Lý thật thơm.
Khi đêm sang đom dóm đong đƣa,
giờ nàng đã ngủ chƣa?
Đi lang thang khuya lắc khuya lơ,
đèn nhà ai tắt sớm.
Gom suy tƣ thao thức đêm khuya,
chàng bèn viết lá thƣ.
Hai hôm sau mới dám đƣa thƣ,
nàng nhận nhƣng làm thinh.
Nhớ khi xƣa còn thơ,
tuy thƣơng thầm nhìn nhau cứ lặng câm.
Chuyện tình yêu ban đầu,
mấy ai may mắn chung nhịp cầu.
Nàng đội hoa theo chồng,
nƣớc mắt tôi rớt bên bờ sông.
Đã không nhƣ là mơ,
nếu tình cờ gặp xin cứ làm ngơ.
169
Ghen
Hỡi cô nhân tình bé của tôi ơi
Tôi muốn môi cô chỉ mỉm cƣời
những lúc có tôi và mắt chỉ
nhìn tôi trong lúc tôi xa xôi
Tôi muốn cô đừng nghĩ tới ai
Đừng hôn dù thấy đóa hoa tƣơi
Đừng ôm gối chiếc đêm nằm ngủ
Đừng tắm chiều nay bể lắm ngƣời
Tôi muốn mùi thơm của nƣớc hoa
mà cô thƣờng xức bay xa
chẳng làm ngây ngất ngƣời qua lại
dẫu chỉ qua rồi khách lại qua
Nghĩa là yêu quá đấy mà thôi
Thế nghĩa là yêu quá mất rồi
Và nghĩa là cô là tất cả
Cô là tất cả của đời tôi
170
Giã Từ Tô Thanh Tùng
Tuổi đời chân đơn côi gót mòn đại lộ buồn
Đèn đêm bóng mờ nhạt nhòa
Hồn lắng tâm tƣ, đi vào dĩ vãng
Đƣờng tình không chung lối mang nuối tiếc cho nhau
Ngày nào tay trong tay lối về cùng hẹn hò
Dìu em giấc mộng vừa tròn
Tình thắm môi hồng, đêm dài lƣu luyến,
Nghẹn ngào trong thƣơng nhớ vì mai bƣớc theo chồng.
Em sang ngang rồi chôn kỷ niệm vào thƣơng nhớ
Hôn lên tóc mềm lệ sầu thắm ƣớt đôi mi
Xin em một lần cho ƣớc nguyện tình yêu cuối
Thƣơng yêu không thành thôi giã từ đi em ơi.
Ngƣời về lên xe hoa, kỷ niệm buồn vào hồn
Bờ môi tắt hẳn nụ cƣời
Giây phút bên nhau nay còn đâu nữa
Ngƣời về trong thƣơng nhớ ngƣời đi nhớ thƣơng ngƣời.
171
Giã Từ Dĩ Vãng Nguyễn Đức Trung
Cô đơn cô đơn nỗi đau cõi đời lạc lõng nhƣ vô tình
Sao quên đi những tháng năm êm đềm hạnh phúc trong tầm tay
Tha phƣơng xa trong cố hƣơng tiếng còi tàu xé tan cõi lòng
Xót xa khi mảnh đời về đâu đêm tối
Mong manh mong manh khói sƣơng vẫn là ngọn gió hay vô tình
Mơ xa xôi trong giấc mơ bỗng ngƣời chợt đến ta nào hay
Đôi khi nghe bao xót xa tiếc thời gian đã trôi quá mau
Hãy quên đi ngày xƣa chợt bỗng tỉnh giữa cơn mơ
ĐK:
Giã từ, dĩ vãng qua đi còn vƣơng chi kiếp tội tình
Giã từ dĩ vãng mây trôi đã xa rời xa quê nhà
Giã từ quên niềm cay đắng quên đi giọt nƣớc mắt rơi
Giã từ, giã từ dẫu là chẳng còn chi nữa…hớ ơ
Giã từ dĩ vãng qua đi mùa xuân nắng ấm tình nồng
Giã từ dĩ vãng xa xôi lỡ sao sầu vƣơng mắt ai
Giã từ cho ta nhung nhớ yêu thƣơng ngƣời mãi mãi thôi
Giã từ, giã từ dĩ vãng xƣa qua trong mơ
172
Giáng Ngọc Ngô Thụy Miên
Bàn tay năm ngón em vẫn kiêu sa
Vẫn tóc mây bay má môi hồng thấm
Gót bƣớc nhẹ vƣơng ý thơ
Tình yêu nào vƣơng mắt ngọc
Mơ ƣớc vẫn chƣa phai nhòa
Và một lần thôi xin mắt em cay
Xin hết đi hoang những chiều buồn say
Và xin rằng mƣa vẫn bay
Tình yêu nầy dâng mắt ngọc
Son phấn xin đừng ƣớt mi ...
Chiều buồn mƣaY bay, gió lay
Một mình cô đơn bƣớc chân âm thầm
Và tình yêu vẫn nhớ nhung trong lòng
Mộng mơ giăng kín nét mơi Thiên Thần...
Nhạc chiều lang thang rũ say
Từng hạt mƣa rơi khóc trên cung đàn
Rƣợu nồng ai say ngất ngây vì nhớ
Và tình yêu đó xin ngừng bƣớc chân...
Lặng nghe xa vắng nghe tiếng cô liêu
Tôi vẫn đi hoang những chiều buồn say
Tình yêu đành thôi ƣớc mơ
Tìm quên bằng men ý nhạc,
Duyên ƣớc xin đành kiếp saụ..
173
Giọt Lệ Đài Trang Châu Kỳ
Ngày xƣa ai lá ngọc cành vàng
Ngày xƣa ai quyền quý cao sang
Em chính em ngày xƣa đó
Ƣớc xây đời lên tột đỉnh nhân gian.
Ngày xƣa ai mến nhạc yêu đàn
Ngày xƣa ai nghệ sĩ lang thang
Tôi chính tôi ngày xƣa đó
Cũng đèo bồng mơ ngƣời đẹp lầu quan.
Rồi một hôm tôi gặp nàng
Ðem tiếng hát cung đàn
Với niềm yêu lai láng
Nhƣng than ôi quá bẽ bàng
Bao tiếng hát cung đàn
Ngƣời chẳng màng còn chê chán.
Nhìn đời thấy lắm phũ phàng
Mƣợn tiếng hát cung đàn
Quên niềm đau dĩ vãng
Hay đâu giông tố lan tràn
Lên gác tía huy hoàng
Xiêu đổ theo nƣớc mắt nàng.
Còn đâu đâu lá ngọc cành vàng
Còn đâu đâu quyền quý cao sang
Em hỡi em ngày xƣa đó
Ðến bây giờ phiêu dạt giữa trần gian.
Gặp tôi vẫn tiếng nhạc cung đàn
Ðời tôi vẫn nghệ sĩ thêng thang
Em, em nhớ xƣa rồi em khóc
Tôi thoáng buồn thƣơng dòng lệ đài trang.
174
Giọt Mƣa Thu
Ngoài hiên giọt mƣa thu thánh thót rơi
Trời lắng u buồn mây hắt hiu ngừng trôi
Nghe gió thoảng mơ hồ trong mƣa thu
Ai khóc ai than hờ!
Vài con chim non chiêm chiếp kêu trên cành
nhƣ nhủ trời xanh
Gió ngừng đi
mƣa buồn chi
cho cõi lòng lâm ly
Hồn thu tới nơi đây gieo buồn lây
Lòng vắng muôn bề không liếp che gió về
Ai nức nở thƣơng đời
châu (nƣớc mắt) buông mau
dƣơng thế bao la sầu
Ngƣời mong mây tan cho gió hiu hiu lạnh
mây ngỏ trời xanh chắc gì vui
mƣa còn rơi
bao kiếp sầu ta nguôi
Gió xa xôi vẫn về
Mƣa giăng mù lê thê
Đến bao năm nữa trời ...
... Vợ chồng Ngâu thôi khóc vì thu.
175
Giọt Mƣa Trên Lá Phạm Duy
Giọt mƣa trên lá nƣớc mắt mẹ già
Lã chã đầm đìa trên xác con lạnh giá.
Giọt mƣa trên lá nƣớc mắt mặn mà
Thiếu nữ mừng vì tan chiến tranh chồng về
Giọt mƣa trên lá tiếng khóc oa oa
Đứa bé chào đời cho chúng ta nụ cƣời
Giọt mƣa trên lá tiếng nói bao la
Tóc trắng đậm đà êm ái ru tình già.
Giọt mƣa trên lá tiếng nói thầm thì
Bóng dáng Phật về xoa vết thƣơng trần thế
Giọt mƣa trên lá tiếng nói tinh khôi
Lúc Chúa vào đời xin đóng đanh vì ngƣời
Giọt mƣa trên lá tiếng khóc chơi vơi
Thế giới lạc loài chƣa thoát ra phận ngƣời
Giọt mƣa trên lá cố gắng nguôi ngoai
Nói với loài ngƣời : xin cứ nuôi mộng dàị
Giọt mƣa trên lá bối rối, bồi hồi,
Ráo riết, miệt mài, em (anh) biết yêu lần cuốị
Giọt mƣa trên lá bỡ ngỡ, xôn xao,
Cuống quít, dạt dào, anh (em) biết yêu lần đầu
Giọt mƣa trên lá thấp thoáng, bơ vơ
Khép nép, đợi chờ, xa cách nhau vài giờ
Giọt mƣa trên lá dĩ vãng xa xôi
Sớm tối bùi ngùi, xa cách nhau một đờị
Ù u u ú ! Ù u u ú !
Ù u u ú ! Ù u u ú !
176
Giọt Nắng Bên Thềm Tác giả: Thanh Tùng
Hoa vẫn hồng trƣớc sân nhà tôi
Chim vẫn hót sau vƣờn nhà tôi
Giọt nắng bâng khuâng
Giọt nắng rơi rơi bên thềm
Bài hát bâng khuâng
Bài hát mang bao kỷ niệm
Những ngày đã qua
Lâu lắm rồi anh không đến chơi
Cây sen đá lá bạc nhƣ vôi
Sỏi đá rêu phong
sỏi đá chƣa quên chân ngƣời
Bài hát rêu phong
bài hát viết không nên lời
đã vội ... lãng quên
Bài hát tìm trong nỗi nhớ từng
ngày bình yên
Bài hát tìm trong ký ức cuộc tình
đầu tiên
Trả lại cho tôi, trả lại cho anh
Trả về hƣ không giọt nắng bên
thềm
Hoa vẫn hồng trƣớc sân nhà tôi
Chim vẫn hót sau vƣờn nhà tôi
Một sớm mai kia
Chợt thấy hƣ vô trong đời
Ngƣời vẫn đâu đây, ngƣời cũng
đã nhƣ xa rồi
Chỉ là ... thế thôi
Khi thấy buồn anh cứ đến chơi
Chim vẫn hót trong vƣờn đấy thôi
Chỉ có trong tôi ngày đã sang đêm
lâu rồi
Bài hát cho anh giờ đã hát cho mọi
ngƣời
Để rồi lãng quên
Bài hát tìm trong khói thuốc từng
giờ bình yên
Bài hát tìm trong lá biếc từng chiều
hoàng hôn
Còn lại trong tôi, còn lại trong anh
Chỉ là lung linh giọt nắng bên thềm
Trả lại cho tôi, trả lại cho anh
Trả về hƣ không giọt nắng bên thềm
177
Gọi Ngƣời Yêu Dấu
Gọi ngƣời yêu dấu bao lần
Nhẹ nhàng nhƣ gió thì thầm
Làn mây trôi gợi nhớ xa xôi,
Thƣơng ngƣời chơi vơi.
Gọi ngƣời yêu dấu trong hồn
Ngập ngừng tha thiết bồn chồn
Kỷ niệm xƣa mờ thoáng trong sƣơng,
Cho lòng nhớ thƣơng.
Ngƣời yêu dấu ơi sao lòng se sắt đầy vơi,
Ngƣời yêu dấu ơi thu về tim vẫn đơn côi.
Ngƣời yêu dấu ơi, khi ngàn sao đêm lấp lánh
Tâm hồn bâng khuâng, nhớ ngày vui đã qua nhanh.
Thƣơng đôi mắt sao trời lung linh,
Thƣơng yêu ngón tay ngà xinh xinh
Thƣơng yêu dáng vai gầy thanh thanh
Thƣơng yêu vòng tay ghì xiết ân tình.
Thƣơng yêu dáng em gầy bơ vơ,
Thƣơng yêu nét môi cƣời ngây thơ
Thƣơng yêu tóc buông lơi dịu dàng
Thƣơng em mong manh nhƣ 1 cành lan.
Gọi ngƣời yêu dấu xa vời,
Mà lòng lƣu luyến bồi hồi
Ngày biệt ly đành nhớ nhau thôi, khi chiều nhẹ rơi.
Gọi ngƣời yêu dấu muôn đời
Nghẹn ngào không nói thành lời
Tình yêu xƣa ngày tháng xa xôi biết bao giờ nguôi.
178
Gọi Tên Bốn Mùa
Em đứng lên gọi mƣa vào Hạ
Từng cơn mƣa từng cơn mƣa
Từng cơn mƣa mƣa thì thầm dƣới chân ngà
Em đứng lên mùa Thu tàn tạ
Hàng cây khô cành bơ vơ
Hàng cây đƣa em đi về giọt nắng nhấp nhô
Em đứng lên mùa Đông nhạt nhòa
Từng đêm mƣa từng đêm mƣa
Từng đêm mƣa mƣa lạnh từng ngón sƣơng mù
Em đứng lên mùa Xuân vừa mở
Nụ xuân xanh cành thênh thang
Chim về vào ngày tuổi em trên cành bão bùng
Rồi mùa Xuân không về
Mùa Thu cũng ra đi
Mùa Đông vời vợi
Mùa Hạ khói mây
Rồi từ nay em gọi
Tình yêu dấu chim bay
Gọi thân hao gầy
Gọi buồn ngất ngây
Ôi tóc em dài đêm thần thoại
Vùng tƣơng lai chợt xa xôi
Tuổi xuân ơi sao lạnh dòng máu trong ngƣời
Nghe xót xa hằn lên tuổi trời
Trẻ thơ ơi trẻ thơ ơi
Tin buồn từ ngày mẹ cho mang nặng kiếp ngƣời
179
Gọi Tên Ngƣời Yêu (Aline) Lời việt: Phạm Duy
Ngồi họa hình ngƣời tình vào bãi cát vàng
Hình dáng em ngoan nụ cƣời ôi mến thƣơng
Rồi trời mịt mù làn mƣa rồi xóa nhòa
Hình dáng nên thơ chìm dần trong bão mƣa
Rồi anh sẽ hét
Sẽ hét lên, hét lên gọi tên ngƣời quen
Rồi anh sẽ khóc
Sẽ khóc lên, khóc lên lòng đau triền miên
Ngồi buồn tủi ngoài đời tƣởng nhƣ ngồi với ngƣời
Ngƣời đã xa xôi ngƣời đi mất hơi
Rồi tìm tìm hoài rồi nhƣ ngóng đợi
Ngƣời hỡi có ai tìm em giúp tôi?
Rồi anh sẽ hét
Sẽ hét lên, hét lên gọi tên ngƣời quen
Rồi anh sẽ khóc
Sẽ khóc lên, khóc lên lòng đau triền miên
Ngồi buồn tủi ngoài đời tƣởng nhƣ ngồi với ngƣời
Ngƣời đã xa xôi ngƣời đi mất hơi
Rồi anh sẽ hét
Sẽ hét lên, hét lên gọi tên ngƣời quen
Rồi anh sẽ khóc
Sẽ khóc lên, khóc lên lòng đau triền miên
180
Gửi Gió Cho Mây Ngàn Bay Đoàn Chuẩn – Từ Linh
Với bao tà áo xanh đây mùa thu
Hoa lá tàn, hàng cây đứng hững hờ
Lá vàng từng cánh rơi từng cánh
Rơi xuống âm thầm trên đất xƣa
Gửi gió cho mây ngàn bay
Gửi bƣớm muôn màu về hoa
Gửi thêm ánh trăng màu xanh lá
thƣ
Về đây với thu trần gian
Gửi gió cho mây ngàn bay
Gửi phím tơ đồng tìm duyên
Gửi thêm lá thƣ màu xanh ái ân
Về đôi mắt nhƣ hồ thu
Thấy hối tiếc nhiều
Thuyền đã sang bờ
Đƣờng về không lối
Giòng đời trôi đã về chiều
Mà lòng mến còn nhiều
Đập gƣơng xƣa tìm bóng
Nhƣng thôi tiếc mà chi
Chim rồi bay, anh rồi đi
Đƣờng trần quên lối cũ
Ngƣời đời xa cách mãi
Tình trần khôn hàn gắn thƣơng
lòng
Gửi gió cho mây ngàn bay
Gửi bƣớm đa tình về hoa
Gửi thêm ánh trăng màu xanh lá
thƣ
Về đây với thu trần gian.
Với bao tà áo xanh đây mùa thu
Hoa lá tàn, hàng cây đứng hững hờ
Lá vàng từng cánh rơi từng cánh
Rơi xuống âm thầm trên đất xƣa
Gửi gió cho mây ngàn bay
Gửi bƣớm muôn màu về hoa
Gửi thêm ánh trăng màu xanh lá
thƣ
Về đây với thu trần gian
Gửi gió cho mây ngàn bay
Gửi phím tơ đồng tìm duyên
Gửi thêm lá thƣ màu xanh ái ân
Về đôi mắt nhƣ hồ thu
Thấy hối tiếc nhiều
Thuyền đã sang bờ
Đƣờng về không lối
Giòng đời trôi đã về chiều
Mà lòng mến còn nhiều
Đập gƣơng xƣa tìm bóng
Nhƣng thôi tiếc mà chi
Chim rồi bay, anh rồi đi
Đƣờng trần quên lối cũ
Ngƣời đời xa cách mãi
Tình trần khôn hàn gắn thƣơng
lòng
Gửi gió cho mây ngàn bay
Gửi bƣớm đa tình về hoa
Gửi thêm ánh trăng màu xanh lá
thƣ
Về đây với thu trần gian.
181
Hà Nội mùa vắng những cơn mƣa Trƣơng Quý Hải, thơ: Bùi Thanh Tuấn
Hà Nội mùa này vắng những cơn mƣa
Cái rét đầu đông khăn em bay hiu hiu gió lạnh
Hoa sữa thôi rơi, em bên tôi một chiều tan lớp
Đƣờng Cổ Ngƣ xƣa chầm chậm bƣớc ta về
Hà Nội mùa này chiều không buông nắng
Phố vắng nghiêng nghiêng cành cây khô
Quán cóc liêu xiêu một câu thơ
Hồ Tây, Hồ Tây tím mờ
Hà Nội mùa này lòng bao nỗi nhớ
Ta nhớ đêm nao lạng đôi tay
Hơi ấm trao em tuổi thơ ngây
Tƣởng nhƣ, tƣởng nhƣ còn đây
182
Hạ Trắng Trịnh Công Sơn
Gọi nắng..trên vai em gầy đƣờng xa áo bay..
Nắng qua mắt buồn lòng hoa bƣớm say
lối em đi về trời không có mây..Đƣờng đi suốt mùa nắng lên thắp
đầy..
Gọi nắng, cho cơn mê chiều nhiều hoa trắng bay, cho tay em dài
gầy thêm nắng mai, bƣớc chân em về nào anh có hay..Gọi anh cho
nắng chết trên sông dài...
ĐK:
Thôi xin ơn đời trong mê này gọi mùa thu tới.anh đƣa em về chân
em bƣớc nhẹ trời buồn gió cao, đời xin có nhau...dài cho mãi sau,
nắng không gọi sầu.Áo xƣa dù nhàu ...cũng xin bạc đầu gọi mãi tên
nhau...
Gọi nắng, cho tóc em cài loài hoa nắng rơi, nắng đƣa em về miền
cao gió mây...Áo em bây giờ mờ xa nẻo mây.gọi tên em mãi suốt
cơn mê này...
183
Hai Mùa Mƣa Lê Minh Bằng
Mùa mƣa lần trƣớc anh về đây ghé thăm tôi
Tình xƣa bạn cũ gặp nhau đêm ấy mƣa rơị
Tách cà-phê ấm môi,
Mình ngồi ôn lại những phút vui trôi qua mất rồi
Này cây phƣợng vĩ bên đƣờng che nắng ban trƣa
Này con đƣờng dẫn vào sân ga tắm trăng mợ
Mái trƣờng ngày ấu thơ,
Và nay căn nhà vắng nằm cạnh nhau nghe đêm mƣạ
Hai đứa vui,
Chƣa vơi tâm sự hôm sau anh lên đƣờng
Tôi tiễn anh ...
Nhƣ bao anh hùng hiên ngang ra sa trƣờng
Vì yêu quê hƣơng anh lặng lẽ bƣớc chân đi
Vì thƣờng non sông tôi gạt nƣớc mắt phân ly
Từng cơn mƣa vẫn rơi não nề
Anh nói một năm nữa anh về ...
Mùa mƣa lại đến tôi mừng vui đón tin anh
Đèn khuya một bóng nhìn mƣa rơi suốt năm canh
Nghĩ rằng tôi vắng anh ...
Vì nghiệp trai còn đi giữ quê hƣơng cho chúng mình ...
Nhiều khi chờ sáng nghe lòng thao thức canh thâu
Đƣờng ga nhỏ bé nằm đợi mong đã bao lâu
Tiếng coi đêm lƣớt mau
Đoàn tàu đi về mãi mà bạn thân tôi nơi đâủ
184
Hai Phƣơng Trời Cách Biệt Hoàng Trọng
Ánh nắng chiều thoáng phai rồi
Hoàng hôn khơi thƣơng nhớ tới xa xôi.
Nhớ mãi nhớ muôn đời
Một chiều em khóc trong hồn tôi.
Góp hết lại những câu thề
Trả lại cho nhau lúc chia ly.
Cố nuốt bao nhiêu lệ
Nhìn theo duyên kiếp đi không về .
Đ.K..
Rồi hẹn đừng ƣớc mơ
Mà tê tái cho ngƣời mong chờ
Một chiều nào cuối thu
Chợt xao xuyến thƣơng tình xƣa.
Dĩ vãng giờ đã xa rồi
Tình yêu qua nhƣ giấc mơ thôi.
Nhắn gió trao đôi lời
Vì đâu hai đứa hai phƣơng trời .
185
Hai Vì Sao Lạc Anh Việt Thu
Ngƣời về, một mùa thu gió heo may
Về đâu có nhớ chăng những vì sao long lanh
đƣa tiễn ngƣời một đêm không trăng
Nói sao nên lời
lòng buồn nhƣ chiều rơi
Nhƣ trong đêm khuya những buớc chân qua thềm
Gợi niềm thƣơng nhớ vô vàn
Ngƣời về, đƣờng đi kết gió trăng sao
Ngƣời đi có biết chăng trong chiều nay bơ vơ
Nghe lá thu vàng rơi bâng khuâng
Bƣớc chân ai về chừng thời gian ngừng trôi
Nhƣ quên đêm khuya
để gió xuôi theo màu thầm làm ƣớt áo vai gầy
Ngƣời về chiều mƣa hay nắng
Sao để khói lam chiều nhƣ se chùng màu không gian
Ngƣời về giòng sông thƣơng nhớ
để bến vắng con đò buồn mong ngƣời ngƣời hay chăng?
Ngƣời là vì sao nhỏ bé
Ta mãi ƣớc cho lòng làm bầu trời xanh xanh
Ngƣời về lòng ta thƣơng nhớ
Ta khẽ hỏi đƣa ngƣời hay thầm ngƣời đƣa ta
Ngƣời về ngƣời về đâu nhớ ta chăng
Ngƣời ơi mỗi lá thu rơi làm ta bâng khuâng
Nhƣ áng mây chiều lam trong sƣơng
Bƣớc đi âm thầm lòng buồn nhƣ chiều rơi
Nghe chăng thu ơi để lá rơi chi hoài
Gợi lòng thƣơng nhớ ai nhiều...
186
Hàn Mặc Tử Trần Thiện Thanh
Ai mua trăng, tôi bán trăng cho Trăng nằm im trên cành liễu đợi chờ
Ai mua trăng, tôi bán trăng cho Chẳng bán tình duyên ƣớc hẹn hò.
Đƣờng lên dốc đá nửa đêm trăng tà nhớ câu chuyện xƣa
Lầu ông Hoàng đó thuở nao chân Hàn Mặc Tử đã qua
Ánh trăng treo nghiêng nghiêng, bờ cát dài thêm hoang vắng
Tiếng chim kêu đau thƣơng nhƣ nức nở dƣới trời sƣơng
Lá rơi rơi đâu đây sao cứ ngỡ bƣớc chân ngƣời tìm về giữa đêm buồn
Đƣờng lên dốc đá nhớ xƣa hai ngƣời đã một lần đến
Tình yêu vừa chớm xót thƣơng cho chàng cuộc sống phế nhân
Tiếc thay cho thân trai, một nửa đời chƣa qua hết
Trách thay cho tơ duyên chƣa thắm nồng đã vội tan
Hồn ngất ngƣ điên cuồng cho trời đất cũng tang thƣơng, mà khổ đau niềm riêng.
Hàn Mạc Tử xuôi về quê cũ, giấu thân nơi nhà hoang. Mộng Cầm hỡi thôi đừng
thƣơng tiếc, tủi cho nhau mà thôi. Tình đã lỡ xin một câu hứa, kiếp sau ta trọn
đôi. Còn gì nữa thân tàn xin để một mình mình đơn côi.
Tìm vào cô đơn đất Quy Nhơn gầy đón chân chàng đến
Ngƣời xƣa nào biết, chốn xƣa ngập đƣờng pháo cƣới kết hoa
Chốn hoang liêu tiêu sơ Hàn âm thầm nghe trăng vỡ
Xót thƣơng thân bơ vơ, cho đến một buổi chiều kia
Trời đất nhƣ quay cuồng khi hồn phách vút lên cao
Mặc Tử nay còn đâu?
Hàn Mạc Tử xuôi về quê cũ, giấu thân nơi nhà hoang
Mộng Cầm hỡi thôi đừng thƣơng tiếc, tủi cho nhau mà thôi
Tình đã lỡ xin một câu hứa, kiếp sau ta trọn đôi
Còn gì nữa thân tàn xin để một mình mình đơn côi.
Tìm vào cô đơn đất Quy Nhơn gầy đón chân chàng đến
Ngƣời xƣa nào biết, chốn xƣa ngập đƣờng pháo cƣới kết hoa
Chốn hoang liêu tiêu sơ Hàn âm thầm nghe trăng vỡ
Xót thƣơng thân bơ vơ, cho đến một buổi chiều kia
Trời đất nhƣ quay cuồng khi hồn phách vút lên cao.
Mặc Tử nay còn đâu?
Trăng vàng ngọc, trăng ân tình chƣa phỉ
Ta nhìn trăng, khôn xiết ngậm ngùi trăng.
187
Hạnh Phúc Bất Tận Nguyễn Hồng Thuận
Thắp nến đêm nay, ấm áp trong tay,
Của ngƣời yêu dấu siết bao ngọt ngào,
Vu vơ mơ về 1 ngày của nhau!
Hạnh phúc lứa đôi tràn dâng
Hãy nói đi em!
Tiếng nói con tim,
Để rồi khoảnh khắc ƣớc mơ nhiệm màu!
Ôm em dịu dàng siết em vào lòng!
Hạnh phúc dƣờng nhƣ bất tận
Khi đã yêu em yêu rất nhìêu!
Khi đã yêu em luôn thật lòng!
Khi đã yêu a say giấc mộng!
Khi đã yêu là dành tất cả cuộc đời cho em
DK:
Bao nhiêu yêu thƣơng!
Bao nhiêu dịu kì!
Bao nhiêu tin yêu suốt cả cuộc đời
Chỉ để dành riêng em thôi! Chỉ một ngƣời
Đêm nay môi hôn trao nhau ngọt ngào!
Đêm nay ta đã có nhau trong đời
Phút giây này thuộc về nhau! Phút giây này
Coda:
Hãy giữ mãi mãi nghe anh!
Hãy giữ ấm áp từng giây phút
Để mãi mãi trong đời phút giây này vẹn nguyên.
188
Hạnh Phúc Lang Thang Trần Ngọc Sơn, Anh Bằng
Ngày ấy em nhƣ hoa sen,
Mang nhiều giáng hiền những khi chiều lên,
Ngày ấy em nhƣ sƣơng trong,
Nép trên bông hồng, mƣợt trên cánh nhung.
Ngày ấy em nhƣ cung tơ,
Cho đời thẫn thờ, cho tôi dệt mơ
Đƣờng khuya tay đan ngón tay,
Ƣớc cho đời ƣớc mơ dài.
Nhƣng năm tháng vô tình,
Mà lòng ngƣời cũng vô tình,
Rồi mộng úa thay màu xanh,
Ngƣời yêu xa bến mộng,
Đò xƣa đã sang sông,
Dòng đời trôi mênh mông,
Dáng xƣa nay xa rồi,
Đƣờng khuya mƣa rơi rơi,
Phố xƣa quên một ngƣời,
Bàn chân gieo đơn côi,
Gió mang theo cơn lạnh
Về rót lệ trên môi.
Ngày ấy yêu em say mê,
Tôi nào nghĩ gì đến câu từ ly
Tình ái không xanh nhƣ thơ,
Đến chung hơi thở, rồi trôi rất xa.
Hạnh phúc lang thang nhƣ mây,
Cho hồn héo gầy, khi ta còn đây,
Từng đêm qua trong giấc mơ,
Vẫn mong chờ có em về.
189
Hãy Quay Về Bên Nhau Trúc Giang
Đêm nay mƣa buồn lặng nghe mƣa rơi xa vắng nghẹn ngào
Ngoài trời vẫn mƣa, mƣa rơi rơi trên lá, mƣa lạnh giá tim ai
Đêm nay mƣa buồn lặng nghe mƣa rơi cay đắng tình đời
Về đâu hỡi anh sao đem cơn mƣa đến cách chia tình đôi ta
Cuộc tình hôm qua đang mặn nồng đơm hoa nay đành chia xa
Em tái tê bồi hồi anh nỡ quay mặt rồi không nói năng một lời
Mƣa rơi mƣa hoài lòng ai chơi vơi hiu hắt cuộc đời
Về đâu hỡi anh em van xin anh đó hãy quay về bên nhau
190
Hãy Yêu Nhƣ Chƣa Yêu Lần Nào Lể Hựu Hà
Hỡi em yêu xin em đừng buồn
Có đôi khi em hay giận hờn
Để cho em quên đi ngày dài
Với bao đêm suy tƣ miệt mài.
Mắt môi đây xin em đừng chờ
Chiếc hôn kia mong em từng giờ
Ngón tay kia xin chớ hững hờ
Dắt em đi về trong đợi chờ
Biết bao ngày đã qua,
Biết bao chiều xót xa.
Ngồi đếm những giọt nắng,
Rơi rụng trƣớc mái hiên nhà.
Ngƣời sao chƣa đến với ta,
Tình sao chƣa thấy ghé qua.
Dù con tim vẫn thiết tha,
Mộng xƣa cũng vơi theo tháng ngày
Hãy cho anh môi hôn nồng nàn
Lỡ mai sau duyên ta muộn màng
Sẽ không ai cho ta vội vàng
Mới yêu đây nay sao phũ phàng
Hãy yêu nhƣ chƣa yêu lần nào
Hãy cho nhau môi hôn ngọt ngào
Hãy đƣa em về nơi cuối trời
Giấc mơ yêu cùng anh trọn đời
191
Hãy Sống Cho Tuổi Trẻ (Say you will) Lời việt: Anh Bằng
Gợi làm gì chuyện yêu đƣơng dĩ vãng,
Chuyện xƣa cũ cho trôi theo ngày tháng
Hãy vô tƣ nhìn đời, hãy vui lên mà cƣời
Đừng để tơ vƣơng chôn trong mòn mõi.
Gợi làm gì chuyện yêu đƣơng dĩ vãng
Chuyện xƣa cũ cho trôi theo ngày tháng
Hát lên em ngại gì, khúc ca không não nề
Đời chỉ vui khi tâm tƣ tuổi trẻ.
Hãy sống với tình yêu hôm nay
Chúc cho nhau rƣợu nồng say ngất ngây
Nếu thấy chán tình anh hôm nay
Hãy xa nhau không cần đôi tay vẫy.
Gợi làm gì chuyện yêu đƣơng dĩ vãng
Chuyện xƣa cũ cho trôi theo ngày tháng
Hát lên em ngại gì, khúc ca không não nề
Đời chỉ vui khi tâm tƣ tuổi trẻ.
----- SAY YOU WILL -----
Say you will, say you will be mine
I just keep missing you tonight
I feel so unsure, I feel so alone
I just don't dare to open my eyes.
Into deep, girl, I'm into deep
Just can't get you out of my mind
Baby, no matter, just how hard I try
I don't wanna be alone, tonight.
192
Hãy Twist Lên Nào Lời việt: Phạm Duy
Bƣớc tới bƣớc tới bƣớc tới
bƣớc lui bƣớc lui đi nào
Cuốn mãi thân hình theo nhạc vui
twist hãy twist với tôi.
Những bƣớc chân bƣớc thích thú
Cánh tay hãy vung lên trời
Vỗ vỗ tay cùng tôi bạn ơi
Twist hãy twist rất vui.
Nào ai từng yêu tango hay rum ba cha cha thì tới đây Cùng
vung đôi tay lên chân tha thƣớt
Hãy bƣớc tới twist đi chúng ta twist cho vui nạo
Twist cho đời quay cuồng theo
Chúng taTwist với nhau
Twist nữa twist mãi
twist nữa twist mãi không ngừng
Twist twist cho đời ta cùng say
Twist cho múa cũng quay
Giữa nắng chói cũng cứ twist
Giữa mƣa bão hay êm trời
Twist twist twist đi ngƣời ơi
twist twist twist với tôi.
193
Hoa Học Trò Thơ: Nhất Tuấn, Nhạc: Anh Bằng
Bây giờ còn nhớ hay không?
Ngày xƣa hè đến phƣợng hồng nở hoa
Ngây thơ anh rủ em ra
Bảo nhặt hoa phƣợng về nhà chơi chung
Bây giờ còn nhớ hay không?
Bây giờ còn nhớ hay không?
Bây giờ còn nhớ hay không?
Anh đem cánh phƣợng tô hồng má em
Để cho em đẹp nhƣ tiên
Nhƣng em không chịu
Sợ phải lên trên trời
Sợ phải lên, sợ phải lên trên trời
Sợ phải lên, sợ phải lên trên trời
Lên trời hai đứa hai nơi
Thôi em chỉ muốn làm ngƣời trần gian
Hôm nay phƣợng nở huy hoàng
Nhƣng từ hai đứa lỡ làng duyên nhau
Rƣng rƣng phƣợng đỏ trên đầu
Tìm anh em biết tìm đâu bây giờ
Bây giờ tìm kiếm em đâu?
Bây giờ thì mãi xa nhau...
194
Hoa Sứ Nhà Nàng Hoàng Phƣơng
Đêm đêm ngửi mùi hƣơng, mùi hoa sứ nhà nàng
Hƣơng nồng hoa tình ái, đậm đà đây đó gọi tên
Nhà nàng cách gần bên, giàn hoa sứ quanh tƣờng
Nhìn sang trộm nhớ thƣơng thầm, mơ ngày mai lứa đôi.
Hôm qua mẹ bảo tôi, nhờ hoa sứ nhà nàng
Ƣớp trà thơm đãi khách họ hàng cô bác đều khen
Nhờ nàng hái dùm tôi, màu hoa thắm chƣa tàn
Nụ hoa còn giữ nhụy vàng, chắc nàng hiểu tình tôi?
Nhƣng đêm trở sầu, em bƣớc qua cầu
Cuộc tình tan theo bể dâu, biết chăng ngày sau
Khi ngõ về gần nhau, tình yêu đã vội phai màu.
Đêm đêm ngửi mùi hƣơng, mùi hoa sữa bẽ bàng
Hoa tình yêu rụng vỡ màu trời tim tím thở than
Nhà nàng với nhà tôi, tình thân thiết vô vàn
Làm sao nàng nỡ phụ phàng, để tình tôi dở dang...
195
Hoa Tím Ngày Xƣa Hữu Xuân, thơ: Cao Vũ Huy Nguyên
Con đƣờng em về ban trƣa
Hoa tím nghiêng nghiêng đợi chờ
Tuổi em vừa tròn mƣời bảy
Tóc em vừa chớm ngang vai
Con đƣờng em về mƣa bay
Ta đứng trông theo bao ngày
Từ bao giờ lòng cứ ngỡ
Yêu ngƣời mà nào có hay!
Con đƣờng em về thơm hƣơng
Ngọc lan khuya rụng trong vƣờn
Tiếng dƣơng cầm đâu lặng lẽ
Đƣa ta về phía cuối đƣờng
Con đƣờng em về năm xƣa
Có biết hay chăng bây giờ
Hoa tím thôi không chờ nữa
Chỉ còn ta đứng dƣới mƣa.....
196
Hoa Xuân Phạm Duy
Xuân vừa về trên bãi cỏ non
Gió Xuân đƣa lá vàng xuôi nguồn
Hoa cƣời cùng tia nắng vàng son
Lũ ong lên đƣờng cánh tung tròn
Hoa chẳng yêu lũ bƣớm lả lơi
Muốn yêu anh vác cầy trên đồi
Hay là yêu chiến sĩ ngàn nơi
Thấy hoa tƣơi cuời bỗng thƣơng đời
Xuân! Hoa còn tƣơi mãi
Hoa vì nhân thế biết sum vầy cuộc vui
Xuân! Hoa nở vì ai
Tay nhịp bàn tay cùng đắp xây ngày mai
Có một chàng thi sĩ miền quê
Ngắt bông hoa biếu ngƣời xuân thì
Có một đàn em bé ngoài đê
Hát câu i tờ đón Xuân về
Những đoàn ngƣời trên luống cầy nâu
Thấy hoa xuân phép lạ ra màu
Bỗng nhủ lòng ra sức cầy sâu
Tiếng ca nhƣ thể tiếng kinh cầu
Hoa bèn yêu bóng dáng cần lao
Bắt tay nhau tránh cuộc cơ cầu
Ngƣời cùng mùa đã thoát vực sâu
Sức reo hoa nở lúc Xuân đầu
Xuân! Hoa tỏa hƣơng mới
Nhân quần ân ái đã kêu đòi niềm vui
Xuân! Hoa là tình tôi
Ðua nở cùng ai cùng quyến luyến mọi nơi
Có một bầy thôn nữ nhìn hoa
Chúc cho Xuân vui vẻ thái hòa
Có một vài tóc trắng thầm mơ
Ƣớc cho hoa nở mãi không già
197
Hoang Vắng Nhạc: Quốc Dũng Lời: Nguyễn Đức Cƣờng
Tìm đâu cho thấy bình minh thơm nắng vàng
Đàn chim tung cánh bay về nơi phiêu lãng
Tìm đâu cho thấy chiều nào em lơ đãng,
và anh bâng khuâng ngắm mây tan
Làm sao quên những lần em vang tiếng cƣời
Và tung tăng đón bao niềm vui đang tới
Làm sao quên những hẹn hò trong nắng mới
Và trong đêm sao sáng quanh trời!!!!
Lúc em đến tình nồng ấm cúng
Xóa trong anh những ngày mịt mùng
Lúc em đến mộng đời rất xanh
Trời ngàn sao lấp lánh
Lúc ta nói ngàn lời yêu nhau
Sẽ bên nhau dài mãi sau
Có ai biết một lần sẽ đến
Tình rời chốn bình yên.
Từ em xa vắng đời mênh mông tiếng buồn
Buồn loang con nắng say từng cơn gió cuốn
Từ em đi mãi là hoàng hôn tan vỡ!!!!
Lòng anh đâu câu hát đơn sơ
Từ em theo mãi đƣờng mây xa tít mù
Lòng anh hiu hắt đong đầy cơn mƣa lũ!!!!
Thầm mong em đến một lần thôi thƣơng nhớ
Và đêm thôi ngơ ngác mong chờ
198
Hoài Cảm Cung Tiến
Chiều buồn len lén tâm tƣ
Mơ hồ nghe lá thu mƣa
Dạt dào tựa những âm xƣa
Thiết tha ngân lên lời xƣa
Quạnh hiu về thấm không gian
Âm thầm nhƣ lấn vào hồn
Buổi chiều chợt nhớ cố nhân
Sƣơng buồn lắng qua hoàng hôn
Lòng cuồng điên vì nhớ
Ôi đâu ngƣời, đâu ân tình cũ?
Chờ hoài nhau trong mơ
Nhƣng có bao giờ, thấy nhau lần nữa
Một mùa thu xa vắng
Nhƣ mơ hồ về trong đêm tối
Cố nhân xa rồi, có ai về lối xƣa?
Chờ nhau hoài cố nhân ơi!
Sƣơng buồn che kín nguồn đời
Hẹn nhau một kiếp xa xôi,
nhớ nhau muôn đời mà thôi!
Thời gian tựa cánh chim bay,
Qua dần những tháng cùng ngày
Còn đâu mùa cũ êm vui?
Nhớ thƣơng biết bao giờ nguôi?
199
Huế Xƣa Anh Bằng
Tôi có ngƣời em sông Hƣơng, núi Ngự
Của lũy tre Thôn Vỹ hiền từ
Của kinh thành cổ xƣa thật xƣa
Buổi trƣa em che nón lá
Cá Sông Hƣơng liếc nhìn ngẩn ngơ
Lũ chim quyên ngất ngây từ xa
Tôi sống độc thân trong căn phố nghèo
Bởi trót thƣơng nên nhớ thật nhiều
Bởi em là hạnh phúc tình yêu
Ở bên ni qua bên nớ
Cách con sông chuyến đò chẳng xa
Nhỏ sang thăm có tôi đợi chờ
Huế ơi có biết bây chừ
Tiếng ca nào vƣơng bên mạn thuyền
Có ai chờ ai qua Tràng Tiền
Không biết bây chừ nữ sinh mang nón bài thơ
Để trai xứ Huế mộng mơ
Huế ơi ta nhớ muôn đời
Bóng trăng hồ sen trong Hoàng Thành
Tiếng chuông từng đêm Thiên Mụ buồn
Ta nhớ muôn đời ngƣời con gái Huế quá xinh
Tóc mây ngang lƣng trữ tình
Non nƣớc Thần Kinh quê hƣơng đất lạnh
Là trái tim sông núi của mình
Cả linh hồn của dân hùng anh
Bởi đâu gây nên nông nỗi
Cánh chim bay giữa trời lẻ loi
Nhỏ tôi yêu khóc bao giờ nguôi
Tôi đã lạc em trong cơn biển động
Để tháng năm hai đứa lạnh lùng
Để đêm ngày kẻ nhớ ngƣời mong
Khổ đau cao nhƣ mây tím
Cố năm xƣa đã buồn buồn thêm
Nhỏ yêu ơi biết đâu mà tìm
200
Huyền Thoại Ngƣời Con Gái Lê Hựu Hà
Loài ngọc đá mang tên em
Đã hơn mấy mùa gọt đau từng phiến
Loài hoa trắng mang môi em
Đã hơn mấy lần ủ nhuỵ hƣơng đêm
Loài rêu biếc mang mắt em
Đã hơn mấy lần phiêu du dòng nƣớc
Loài sen trắng mang tay em
Về trên vóc ngà rừng sâu không tên
Đêm lắng sầu sƣơng xuống đọng
Hàng cây khô bao kiếp cuối đầu
Đôi mắt buồn nghe dỗi hờn
Hồn lạc về đâu, đời lạc về đâu?
Loài tuyết trắng trong tim em
Từ lâu vẫn còn ngủ yên trìu mến
Loài mây trắng mang tóc em
Về trên chín tầng gọi nhau gió lên
Loài ngƣ nữ mang thân em
Ngủ yên giấc nồng trong câu hát thiên thần
Loài chim trắng mang chân em
Về nơi suối cạn biển khô không tên
201
Hƣơng Xƣa Cung Tiến
Ngƣời ơi, môt chiều nắng tơ vàng hiền hòa hồn có mơ xa?
Ngƣơi ơi, đƣờng xa lắm con đƣờng về làng dìu mấy thuyền đò.
Còn đó tiếng tre êm ru,
Còn đó bóng đa hẹn hò,
Còn đó những đêm sao mờ hồn ta mênh mông nghe sáo vi vu
Ngƣời ơi, còn nhớ mãi trƣa nào thời nào vàng bƣớm bên ao
Ngƣời ơi, còn nghe mãi tiếng ru êm êm buồn trong ca dao
Còn đó tiếng khung quay tơ,
Còn đó con diều vật vờ
Còn đó, nói bao nhiêu lời thƣơng yêu đến kiếp nào cho vừa
Ôi, những đêm dài hồn vẫn mơ hoài một kiếp xa xôi
Buồn sớm đƣa chân cuộc đời
Lời Đƣờng thi nghe vẫn rền trong sƣơng mƣa
Dù có bao giờ lắng men đợi chờ
Tình Nhị Hồ vẫn yêu âm xƣa
Cung Nguyệt Cầm vẫn thƣơng Cô-tô
Nên hồn tôi vẫn nghe trong mơ tiếng đàn đợi chờ mơ hồ.
Vẫn thƣơng muôn đời nàng Quỳnh Nhƣ thuở đó
Ôi, những đêm dài hồn vẫn mơ hoài một giấc ai mơ
Dù đã quên lời hẹn hò
Thời Hoàng Kim xa quá chìm trong phôi pha
Chờ đến bao giờ tái sinh cho ngƣời
Đời lập từ những đêm hoang sơ
Thanh bình nhƣ bóng trƣa đơn sơ
Nay đời tan biến trong hƣ vô,
chết đầy từng mồ oán thù.
máu xƣơng tơi bời nhiều mùa thu ....
Ngƣời ơi, chiều nào có nắng vàng hiền hòa sƣởi ấm nơi nơi?
Ngƣời ơi, chiều nào có thu về cho tôi nhặt lá thu rơi?
Tình có ghi lên đôi môi
Sầu có phai nhòa cuộc đời
Ngƣời vẫn thƣơng yêu loài ngƣời và yên vui cuộc sống vui.
Đời êm nhƣ tiếng hát của lứa đôi,
Đời êm nhƣ tiếng hát của lứa đôi ....
202
Hƣớng Về Hà Nội Hoàng Dƣơng
Hà Nội ơi, hƣớng về thành phố xa xôi
Ánh đèn giăng mắc muôn nơi, áo màu tung gió chơi vơi
Hà Nội ơi, phố phƣờng dải ánh trăng mơ
Liễu mềm nhủ gió ngây thơ, thấu chăng lòng khách bơ vơ.
Hà Nội ơi, những ngày vui đã ra đi
Biết ngƣời còn nhớ nhung chi, hết rồi giây phút phân ly
Hà Nội ơi, dáng huyền tha thƣớt đê mê
Tóc thề thả gió lê thê, biết đâu ngày ấy anh về.
Một ngày mùa chinh chiến ấy
Chim đã xa bầy mịt mờ bên trời bay
Một ngày tả tơi hoa lá
Ngóng trông về xa, luyến thƣơng hình bóng qua.
Hà Nội ơi, nƣớc hồ là ánh gƣơng soi
Nắng hè tô thắm lên môi, thanh bình tiếng guốc reo vui
Hà Nội ơi, kiếp đời muôn hƣớng mây trôi
Nhớ về ngƣời những đêm rơi, nhắn theo ngàn cánh chim trời..
Hà Nội ơi, hƣớng về thành phố xa xƣa
Mắt buồn dâng những đêm mƣa, não nùng mây gió đong đƣa
Hà Nội ơi, nỗi lòng gởi gấm cho nhau
Nhớ hoài chỉ biết thƣơng đau, đắm say chờ những kiếp sau.
Hà Nội ơi, những ngày thơ ấu trôi qua
Mái trƣờng phƣợng vĩ dâng hoa, dáng chiều lƣu bóng tiên nga
Hà Nội ơi, mắt huyền ngây ngất đê mê
Tóc thề thả gió lê thê, hãy tin ngày ấy anh về.
Một ngày tàn hƣơng chinh chiến
Lửa khói lắng chìm, tìm về nơi bờ bến
Một ngày hồng tƣơi hoa lá
Hát câu tình ca nói lên lời thiết tha.
Hà Nội ơi, biết ngƣời còn có trông mong
Hƣớng về ai nữa hay không, những ngày xa vắng bên sông
Hà Nội ơi, những chiều sƣơng gió dâng khơi
Có ngƣời lặng ngắm mây trôi, biết bao là nhớ tơi bời...
203
Khát Vọng Thuận Yến
Gởi tình yêu vào đất
Đƣợc hoa trái đầy cành
Gởi lên trời cao rộng
Sẽ đƣợc ngọn sao xanh
Em trao cả cho anh
Một tình yêu nồng cháy
Nhƣ một cánh buồm xinh
Hiến mình ra biển rộng
Em đã gởi cho anh
Cả con tim dào dạt
Anh lại trả cho em
Nỗi buồn đau tan nát
Em muốn ôm cả đất
Em muốn ôm cả trời
Mà sao anh ơi, mà sao anh ơi
Không ôm nổi trái tim một con ngƣời
Em muốn ôm cả đất
Em muốn ôm cả trời
Mà sao anh ơi, mà sao anh ơi
Không ôm nổi trái tim………….
Trái tim một... con ngƣời !!!!
204
Khi Anh Nhìn Em Hoàng Hiệp
Khi anh nhìn em mùa xuân bừng dậy
Khi anh nhìn em nắng bỗng tràn đầy
Khi anh nhìn em thời gian nhƣ ngừng lại
Khi anh nhìn em mây nhƣ không còn bay
Đó là mắt anh hay dòng suối chảy
Giọt nƣớc ngọt lành lúc em khát cháy
Đó là mắt anh hay mùa xuân đấy
Em nhƣ mầm xanh vƣơn mình đứng dậy
Khi anh nhìn em không gian ôm đầy tiếng nhạc
Anh nhƣ nhạc công mê say dìu dắt thanh âm
Nâng lòng em bổng gọi tiếng em trầm
Bổng gọi tiếng em trầm
205
Khi Đã Yêu Phƣợng Linh
Khi đã yêu thì mơ mộng nhiều
Mơ ngày mai pháo nhuộm đƣờng vui
Mơ vành môi thơm ngát hƣơng đời
Tình kia phong kín mây trời
Nhƣng yêu riêng một ngƣời thôi.
Khi đã yêu thì lo sợ nhiều
Lo chiều thôi nắng nhạt màu tƣơi
Lo niềm tin chƣa thắm tim ngƣời
Tình kia thêm vỡ tan thôi
Đêm đêm hoen lệ đầy vơi.
[ĐK:]
Chớ nói tình yêu
Bằng chót lƣỡi đầu môi
Bằng khoé mắt xa vời
Thì dẫu sau này nên câu luyến ái
Ân tình còn vƣơng mãi mãi
Hƣơng thề trọn kiếp không phai.
Bao ƣớc mơ còn trong đợi chờ
Cho nghìn sau nối lại nghìn xƣa
Cho nguồn yêu dâng kín tim ngƣời
Ngày vui hai đứa chung đôi
Khi yêu, yêu một ngƣời thôi.
206
Khi Em Nhìn Anh Y Vân
Khi em nhìn anh
Từ đôi mắt đen dịu dàng
Nhƣ trăng hồ thu
Đợi thuyền tình anh ghé thăm
Ánh mắt em u buồn, mái tóc anh ƣơm sầu
Đã thấy trong thiên hạ
Ai buồn, ai buồn bằng...
Đôi lứa.. chúng ta ?!
Em là chim yến nhỏ, anh khoác áo vân du
Đƣờng xa em có ngại, áo mây anh ấp ủ
Ta tìm lên núi tình, ta đến suối yêu đƣơng
Rồi đi thăm bến Mộng, sẽ qua đồi ái ân
Khi em nhìn anh
Sầu đong mấy Đông cho vừa
Nhƣ trăng vừa lên
Đầu ghềnh mờ pha tuyết sƣơng
Ánh mắt bao la tình
Với ý thơ thƣa rằng:
" Chí lớn trong thiên hạ
Không đầy, không đựng đầy...
Đôi mắt.. mỹ nhân !! "
207
Khi Em Thoáng Qua Đời Tôi Mai Anh Việt
Khi em thoáng qua đời tôi
Là bao lần trời giông bão về
Khi em thoáng qua đời tôi
Làm tơi bời nghìn thu lá vàng.
Khi em khắc sâu hồn tôi
Dòng nhạc tình nhiều khi rã rời
Khi em đã xa lòng tôi
Từng cung sầu tràn dâng chơi vơi.
Khi em thoáng qua đời tôi
Để lại nỗi đau vội
Khi em đã quên cuộc vui
Còn sợi nắng u hoài
Héo trong tôi tiếng than dài.
Thời yêu thƣơng cũ em còn giữ
Trong lòng sánh đôi cành lá khô vàng héo
Còn mình tôi chút thƣơng cùng nhớ
Hẹn ngày cuối trao mùi hƣơng dĩ vãng.
Thì đành buông mãi theo ngày tháng
Cho từng vết thƣơng tìm đến không bờ bến
Vì lần em thoáng qua đời tôi
Nhƣ một giấc đầy vơi
Bao nghiệt ngã khi ngƣời xa.
208
Khi Ngƣời Yêu Tôi Khóc Trần Thiện Thanh
Khi ngƣời yêu tôi khóc trời cũng giăng sầu
Cho từng cơn mƣa lũ xoáy trong tâm hồn
Khi ngƣời yêu tôi khóc thành phố buồn thiu
Em ơi tôi nếu một lần ƣu ái trên cung ngà hắt hiu.
Mây từ đâu trôi đến mờ dấu chân trời
Em, tại sao em tới cho anh yêu vội
Xin một lần yêu cuối là những lẻ loi
Em ơi hãy nói vạn lời sầu đắng
Nhƣ em vừa trách anh.
[ĐK:]
Em, một đêm cúi mặt
Để cay đắng rơi thành giọt lệ đời
Anh, niềm đau đến muộn
Từng chiều lặng yên nhìn mƣa bão tới.
Khi hồn anh rã rời
Ngày vui xẻ đôi, tình ngỡ xa xôi
Anh xin trọn đời hiến thân trong một lần hối tiếc mãi thôi.
Khi ngƣời yêu tôi khóc trời cũng giăng sầu
Nhƣng từ lâu tôi dấu những cơn muộn phiền
Xin đừng đem nƣớc mắt gội xóa niềm đau
Cho yêu thƣơng đó
Anh còn đƣợc giữ trong tâm hồn rất lâu.
209
Khi Xƣa Ta Bé (Bang Bang) Cher’s & Sonny Bono, Lời việt: Phạm Duy
Khi xƣa đôi ta bé ta chơi,
Đôi ta chơi bắn súng khơi khơi
Chơi công an đi bắt quân gian,
Hiên ngang anh giơ súng ngay tim: Bang! Bang!
Anh bắn ngay em: Bang! Bang!
Em ngã trên sân: Bang! Bang!
Tiếng súng khi xƣa: Bang! Bang!
Ta sẽ không quên bao giờ ...
Đôi ta theo nhau lớn lên mau
Đôi ta luôn thân thiết bên nhau
Ta yêu nhau nhƣ lũ bé con
Nhƣng anh ham chơi bắt nhau luôn: Bang! Bang! Anh thích lăng quăng: Bang! Bang!, Em cũng theo anh: Bang! Bang!
Tiếng súng khi xƣa: Bang! Bang!
Ta sẽ không quên bao giờ ...
Bao năm qua ta đã hai mƣơi
Câu yêu đƣơng đã đến cho đôi
Môi hôn thay câu nói thơ ngây
Chơi yêu thay chơi bắt nhau vui ...
Anh xa em, em mất anh yêu
Không ai coi xem lỗi nơi ai
Anh ra đi, anh đã ra đi
Anh đi theo duyên mới xa xôi: Bang! Bang!
Anh đã ra đi: Bang! Bang!
Em sẽ bơ vơ: Bang! Bang!
Tiếng súng khi xƣa: Bang! Bang!
Ta sẽ không quên bao giờ ...
Nay khi ta ra chốn công viên,
Trông bao nhiêu em bé hân hoan
Chơi công an đi bắt quân gian
Chơi đi theo đi trốn lăng xăng: Bang! Bang!
Ta nhớ năm xƣa: Bang! Bang!
Trong trái tim ta: Bang! Bang!
Tiếng súng khi xƣa: Bang! Bang!
Ta sẽ không quên bao giờ ...
210
Không
Nguyễn Ánh 9
Không ! Không !
Tôi không còn yêu em nữa
Không ! Không !
Tôi không còn yêu em nữa
Không ! Không !
Tôi không còn yêu em nữa em ơi
Tình đời thay trắng đổi đen
Tình đời còn lắm bon chen
Tình đời còn lắm đam mê
Nên tình còn lắm ê chề
Tình mình có nghĩa gì đâu
Tình mình đã lắm thƣơng đau
Tình mình gian dối cho nhau
Thôi đành hẹn lại kiếp sau
Không ! không
Tôi không còn, tôi không còn yêu em nữa
Không ! không
Tôi không còn, tôi không còn yêu em nữa
Không ! không
Tôi không còn, tôi không còn yêu em nữa em ơi ...
211
Không 2
Nguyễn Ánh 9
Không, không,
Ðến với tôi đến với tôi nữa làm gì.
Không, không,
Ðến với tôi đến với tôi nữa làm gì.
Thôi, thôi, tôi van xin
Tôi van xin đừng đến nữa tình yêu ơị
Tình yêu cho tôi chi nhiều ngây ngất.
Tình yêu cho tôi chi lắm men saỵ
Ðể tình yêu đem thƣơng đau và nƣớc mắt
Ðể tình yêu đem cho tôi lắm chua caỵ
Ngƣời ơi cho tôi chi lời ân áị
Ngƣời ơi cho tôi chi phút mê saỵ
Ðể giờ đây ai cho tôi lời cay đắng.
Ðể giờ đây ai cho tôi lắm phũ phàng.
Không, không ,
Ðến với tôi đến với tôi nữa làm gì.
Không, không,
Ðến với tôi đến với tôi nữa làm gì.
Thôi, thôi, tôi van xin
Tôi van xin đừng đến nữa tình yêu ơị
212
Không Cần Nói Yêu Anh (You don’t have to say you love me)
Ngày xa xƣa anh nói yêu em
Và em nói sẽ mãi bên anh
Giờ thì duyên ta đã vỡ tan
Anh vẫn yêu em nhớ em
Ngƣời tình ơi em biết chăng em
Đời lẻ loi anh sống chênh vênh
Chỉ cầu mong theo bƣớc chân anh
Theo bƣớc chân anh thƣơng mến
Và em không cần nói yêu anh chỉ xin có em lúc này
Và em không cần nói yêu anh chỉ xin
Hãy tin hãy tin vì yêu ngƣời
Vì yêu ngƣời thì suốt đời
Em xin là ngƣời tình lẻ loi xa xôi có thế thôi
Chỉ một mình anh ôm mối duyên xƣa
Cuộc đời qua nhƣ chết nơi xa
Còn chi nữa anh ƣớc
Anh mơ anh nhớ anh mong anh chờ
Và em không cần nói yêu anh chỉ xin
Có em lúc này và em không
Cần nói yêu anh chỉ xin
Hãy tin hãy tin vì yêu ngƣời
Vì yêu ngƣời
You don't have
To say you love me just be close at hand you don't have to say forever I will
understand
Believe me
Believe me
Believe me
213
Không Còn Mùa Thu Việt Anh
Không còn mùa thu, trăng rơi bên thềm
Không còn lời ru, mơ trên môi mềm
Em thơ, nhƣ mùa xuân đầu, nối dài đêm thâu
Anh làm mùa thu, cho em mơ màng
Anh làm lời ru, quấn quýt bên nàng
Em đi, tiếc gì thu vàng, tiếc gì xuân sang
Còn thƣơng nhớ nhau, về thắp sao trời
Còn thƣơng nhớ nhau, từng đêm bão tố
Tóc ƣớt trăng thề, lời yêu chƣa nói trên môi vụng về
Đƣờng ta đã qua, chìm khuất chân trời
Đƣờng ta sẽ qua, nào ai biết tới
Chiều buông rã rời, ru lòng thôi mơ, ru buồn lên thơ
214
Không Giờ Rồi Vinh Sử
Không giờ rồi anh ngủ đi thôi
Hơi đâu mà lo lắng anh ơi
Bọn mình nghèo túng đến cho quen
Ngày sau giàu có mới thƣơng thêm
Chẳng lẽ nghèo hoài hay saỏ?
Không giờ rồi anh biết chƣa anh?
Sao anh còn thao thức trong đêm
Thà nghèo mà biết mến thƣơng nhau
Còn hơn giàu có đổi thay mau
Thôi anh đừng buồn nhé anh ...
Anh ơi! Anh suy nghĩ chi từng giờ
Cho em gối chăng ơ thờ
Gần nhau nhƣ bơ vơ tội lắm!
Anh ơi! Rằng trời sinh vôi sinh cỏ
Đâu ai đói mà anh lo
Thôi anh đừng buồn nhé anh..!
Không giờ rồi anh ngủ cho say
Mai đây còn lo kế sinh nhai
Dù bọn mình vẫn trắng đôi tay
Vẫn tin hạnh phúc ở tƣơng lai
Không bao giờ tình nhạt phaị.!!
215
Khuya Nay Anh Đi Rồi Châu Kỳ
Gió lạnh lạnh buồn ơi
Khuya nay anh đi rồi
Bao nhớ nhung xa vời
Ôi nói không nên lời
Để cạn niềm yêu mến anh.
Phút gần gũi này thôi
Khuya nay anh đi rồi
Tay nắm tay không rời
Mắt ngắm xa chân trời
Mà lòng nghe nhớ thƣơng hoàị
Anh ơi chớ quên ngày mai
Đã có em chờ ai chung xây đẹp ý đời
Tƣơng lai e ấp trên môi
Yêu nhau ta thầm nói
Nụ cƣời trao duyên mới
Ƣớc vọng để mà vui
Khuya nay anh đi rồi
Đem chí trai xây đời
Đem mến thƣơng cho ngƣời
Ngƣời đợi chờ anh anh ơi.
216
Khúc Hát Ân Tình Xuân Tiên
Ngƣời từ là từ phƣơng bắc đã qua dòng sông
Sông dài tìm đến phƣơng này, một nhà thân ái
Ơi tình Bắc duyên Nam là duyên
Tình chung muôn đời ta đắp xây.
Gặp nàng, nàng là thôn nữ
Mắt duyên cƣời say môi hồng
Tình thắm đôi lòng mộng vàng chung bóng
Ơi, mạch đất dâng hƣơng là hƣơng
Cần lao chung đời vai sát vai.
[ĐK:]
Cùng góp bàn tay thƣơng yêu nhau rồi
Ngô khoai hai mùa ngát một niềm vui chung vui
Cho thơm hƣơng đời lúa vàng tình ơi.
Ngày mai hạnh phúc nơi nơi reo cƣời
Quê hƣơng thôi đau sầu ngăn sông núi cách chia
Ta đem yêu thƣơng về cho phƣơng Bắc.
Tìm về mảnh vƣờn hoa thắm
Hái bông tầm xuân trao nàng
Lời hát ân tình hồng hồng đôi má
Ơi đời sống yên vui, là vui
Dìu nhau đi vào chung bóng mơ.
217
Khúc Hát Thanh Xuân Nhạc Áo-Quốc, lời việt: Phạm Duy
Ngày ấy khi Xuân ra đời
Một trời bình minh có lũ chim vui.
Có lứa đôi, yêu nhau rồi
Hẹn rằng còn mãi không nguôi.
Nhạc lắng hƣơng xuân bồi hồi
Nhƣ vì tình ai tiếng hát lên ngôi.
Nói với nhau, yêu nhau rồi
Một ngày còn mới tƣơi môi.
Rồi nắm tay cùng nói vui
Những câu êm êm không rời vai.
Rồi lả lơi, hình dáng ai
Khuất xa biến vào nẻo khơi.
Từ đó khi xuân tái hồi
Cho bùi ngùi thƣơng nhớ tới xa xôi.
Nhớ tới câu thƣơng yêu ngƣời
Một ngày tuổi mới đôi mƣơi
218
Khúc Thụy Du Anh Bằng, thơ: Du Tử Lê
Hãy nói về cuộc đời
Khi tôi không còn nữa
Sẽ lấy đƣợc những gì
Về bên kia thế giới
Ngoài trống vắng mà thôi
Thụy ơi, và tình ơi !
Nhƣ loài chim bói cá
Trên cọc nhọn trăm năm
Tôi tìm đời đánh mất
Trong vũng nƣớc cuộc đời
Thụy ơi, và tình ơi !
Đừng bao giờ em hỏi
Vì sao ta yêu nhau
Vì sao môi anh nóng
Vì sao tay anh lạnh
Vì sao thân anh rung
Vì sao chân không vững
Vì sao, và vì sao !
Hãy nói về cuộc đời
Tình yêu nhƣ lƣỡi dao
Tình yêu nhƣ mũi nhọn
Êm ái và ngọt ngào
Cắt đứt cuộc tình đầu
Thụy bây giờ về đâu ?
219
Kiếp Cầm Ca Huỳnh Anh
Mƣa rơi cho đời thêm nhớ thƣơng
Hạt mƣa ƣớt vai ngƣời tha hƣơng
Mƣa rơi phố thƣa vắng tiêu đìều
Xóm nghèo quạnh hiu màn đêm tịch liêu
Đêm đêm đem lời ca tiếng thơ
Đời ca hát cho ngƣời mua vui
Nhƣng khi cánh nhung khép im lìm
Ánh đèn lặng tắt
Gởi ai nỗi niềm
Ngƣời đến bên mình khi vui trăm ngàn lƣu luyến
Nhƣng hoa xƣa đã tàn úa đâu còn
Đời ta là bến ai qua ghé thăm đôi lần
Nhớ chăng tiếng ca cung đàn ngày xƣa
Đêm nay bên thềm một bóng ai
Dừng chân bƣớc giang hồ phiêu linh
Mƣa đêm vẫn rơi mãi không ngừng
Có ngƣời ca sĩ khóc đời quạnh hiu
220
Kiếp Đam Mê Duy Quang
Tôi xin ngƣời cứ gian dối
Cho tôi tƣởng ngƣời cũng yêu tôi
Cho tôi còn đƣợc thấy đời vui
Khi cơn mƣa mùa đông đang đến
Xin giã từ ngày tháng rong chơi
Đôi tay này vẫn chờ mong
Con tim này dù lắm long đong
Tôi yêu ngƣời bằng nỗi nghiệt oan
Không than van và không trách oán
Cho tôi trọn một kiếp đam mê
Ôi tôi ƣớc mơ anh bỏ cuộc vui
Trở về căn phòng này đơn côi
Môi anh ru nỗi đau tuyệt vời
Khi màn đêm phủ lứa đôi
Là thời gian cũng nhƣ ngừng trôi
Thƣơng yêu này ngƣời hãy nhận lấy
ôm tôi đi môi hôn tràn đầy
Trong tay ngƣời hồn sẽ mù say bao khốn khó vụt bay
Tôi không cần và nghi ngại khi
Ai chê bai thân tôi khờ dại
Tôi yêu ngƣời hồn chẳng tình trong
Tôi vẫn cứ đợi mong
Tôi xin ngƣời cứ gian dối
Cho tôi tƣởng ngƣời cũng yêu tôi
Cho tôi còn đƣợc thấy đời vui
Khi cơn mƣa mùa đông đang đến
Tôi xin ngƣời cứ gian dối
Nhƣng xin ngƣời đừng lìa xa tôi....
221
Kiếp Nào Có Yêu Nhau Phạm Duy
Đừng nhìn em nữa anh ơi
Hoa xanh đã phai rồi
Hƣơng trinh đã tan rồi
Đừng nhìn em, đừng nhìn em nữa anh ơi
Đôi mi đã buông xuôi, môi nhăn đã quên cƣờị
Hẳn ngƣời thôi đã quên ta
Trăng Thu gẫy đôi bờ
Chim bay xứ xa mờ.
Gặp ngƣời chăng, gặp ngƣời chăng, nhắn cho ta
Hoa xanh đã bơ vơ đêm sâu gối ơ thờ.
Kiếp nào có yêu nhau
Thì xin tìm đến mai sau
Hoa xanh khi chƣa nở
Tình xanh khi chƣa lo sợ
Bao giờ có yêu nhau
Thì xin gạt hết thƣơng đau
Anh đâu anh đâu rồỉ
Anh đâu anh đâu rồỉ
Đừng nhìn nhau nữa anh ơi
Xa nhau đã xa rồi, quên nhau đã quên rồi
Còn nhìn chi, còn nhìn chi nữa anh ơi
Nƣớc mắt đã buông suôi, theo tiếng hát qua đời
Đừng nhìn nhau nữa ... anh ơi !
222
Kiếp Nghèo Lam Phƣơng
Đƣờng về đêm nay vắng tanh
Rạt rào hạt mƣa rớt nhanh
Lạnh lùng mƣa xuyên áo tơi
mƣa chẳng yêu kiếp sống mong manh
Lầy lội qua muôn lối quanh
Gập ghềnh đƣờng đê tối tăm
Ngập ngừng dừng bên mái tranh
nghe trẻ thơ thức giấc bùi ngùi
Êm êm tiếng hát ngân nga
ôi lời mẹ hiền ru thiết tha
Không gian tím ngắt bao la
nhƣ thƣơng đƣờng về quá xa
Mƣa ơi có thấu cho ta
lòng lạnh lùng giữa đêm trƣờng
Đời gì chẳng tình thƣơng không yêu thƣơng
Thƣơng cho kiếp sống tha hƣơng
thân gầy gò gởi cho gió sƣơng
Đôi khi muốn nói yêu ai
nhƣng ngại ngùng đành lãng phai
Đêm nay giấy trắng tâm tƣ
gởi về ngƣời chốn mịt mùng
Đời nghèo lòng nào dám mơ tình chung
Trời cao có thấu
cúi xin ngƣời ban phƣớc cho đời con
Một mái tranh yêu,
một mối tình chung thủy không hề phai
Và một ngày mai
mƣa không nghe tiếng khóc trong đêm dài
Đây cả nỗi niềm
biết ngày nào ai thấu cho lòng ai
223
Lá Đổ Muôn Chiều Đoàn Chuẩn & Từ Linh
Thu đi cho lá vàng bay, lá rơi cho đám cƣới về
Ngày mai, ngƣời em nhỏ bé ngồi trong thuyền hoa tình duyên đành dứt
Có những đêm về sáng đời sao buồn chi mấy cố nhân ơi đã vội chi men
rƣợu nhắp đôi môi mà phung phí đời em không tiếc nhớ.
Lá đổ muôn chiều ôi lá úa, phải chăng là nƣớc mắt ngƣời đi.
Em ơi đừng dối lòng dù sao chăng nữa không nhớ đến tình đôi ta
Thoi the tu day anh co danh quen rang co nguoi Cam bang nhu khong
biet ma thoi La thu con lai doi ba canh, danh long cho nuoc cuon hoa
troi
Thoi the tu nay nhu la vang bay tinh lo roi. Thuyen roi xa ben vang
nguoi oi. Huong duong tan ta trong dem toi. Con nho phuong nao hoa
da roi.
Thu di cho la vang bay, la roi cho dam cuoi ve
Tinh anh mot con thuyen be chim sau dai duong mot dem noi song Co
nhung dem ve sang doi sao buon chi may co nhan oi
Tiec ma chi dang do phut phan ly
Thuyen phieu lang tu nay khong ben do
La do muon chieu oi la ua phai chang la nhung canh doi em
dem dem lia xuong tran tinh vuong hoen ua oi nhung canh doi mong
manh.
Than tiec ma chi chiec la vang bay ve cuoi troi, lam long anh nho mai
nguoi oi.
Nho nhau tu lan moi doi mat, danh tim trong net but xa xoi.
Nhung moi mua thu chiec la vang bay ve cuoi troi.
Thuyen tinh khong ben do nguoi oi.
Nho nhau danh tim trong tieng hat. doi vang em roi vui voi ai.
224
Lầm Lam Phƣơng
Anh đã lầm đƣa em sang đây,
để đêm thƣờng nghe tiếng thở dài
Thà cuộc đời yên trong lòng đất,
đƣợc trở về tiếng khóc ban sơ
Hơn là mang kiếp mong chờ
Anh đã lầm đƣa em về đây,
cho tâm hồn tan nát từng ngày
Cùng điệu nhạc lâm ly huyền bí,
Dìu lòng ngƣời sang chốn đam mê
Ðƣa anh vào khổ lụy hôm nay
ÐK:
Lời yêu thƣơng nồng cháy
của hai mƣơi năm đầy
ngày yên vui hạnh phúc
ƣớc vọng đến tƣơng lai
đã vùi trong giấy ngủ say
cơn đau và vũng lầy
để anh đi, để anh viết
bằng yêu thƣơng
bằng nƣớc mắt
bằng con tim đọa đầy
tìm quên trong mệt mài
để quên nỗi buồn còn đâỵ
Con tim nào không hay đổi thay
Cuộc tình nào không lắm hận sầu
Ngọt đèn vàng lung linh hè phố
Ðiệu nhạc buồn văng vẳng đâu đây
Chỉ thêm làm giá lạnh đêm nay
225
Làng Tôi Chung Quân
Làng tôi có cây đa cao ngất từng xanh
Có sông sâu lơ lững vờn quanh êm xuôi về Nam
Làng tôi bao mái tranh san sát kề nhau
Bóng tre ru bên mấy hàng cau
Đồng quê mơ màng
Nhƣng than ôi có một chiều thu lá thu rơi
Có một chiều thu lá thu rơi
Ôm súng chiều quê tôi thầm mơ bóng ngày về
Mơ trong bóng ngày về
Quê tôi chìm chân trời mờ sƣơng
Quê tôi là bao nguồn yêu thƣơng
Quê tôi là bao nhớ nhung se buồn
Là bao vấn vƣơng tâm hồn ngƣời bốn phƣơng
226
Lạnh Lùng
Đinh Việt Lang
Em nỡ lạnh lùng đến thế sao
Tim anh tan nát tự hôm nào
Giờ đây đã nát càng thêm nát
Muốn nói mà sao vẫn nghẹn ngào
Sao em không nói một lời gì
Dầu chỉ một lời không đáng chi
Cũng đủ cõi lòng anh ấm lại
Bao ngày xa cách buổi anh đi
Em giết tình anh nữa phải không ?
Em đem băng tuyết lấp hoa hồng
Em đem hờ hững vùi thƣơng nhớ
Em giết lòng anh trong lạnh lùng
227
Lạnh Trọn Đêm Mƣa Huỳnh Anh
Mƣa buồn ơi thôi ngừng tiếng
Mƣa cho phố nhỏ càng buồn thêm
Mƣa rơi gác xƣa thêm lạnh vắng
Phòng côi lắng tiêu điều
Đƣờng khuya vắng dìu hiu
Đêm sầu đi trong tủi nhớ
Bao thƣơng nhớ chỉ là mộng mơ
Đêm nay tiếng mƣa rơi buồn quá
Mƣa đêm sầu riêng ai
Buồn ơi đến bao giờ
Mƣa ơi! mƣa ơi!
mƣa gieo sầu nhân thế
Mƣa nhớ ai
biết ngƣời thƣơng có còn nhớ hay quên
Riêng ta vẫn u hoài
Đêm đêm tiếp đêm nhớ mong ngƣời
đã cách xa.
Mƣa buồn rơi rơi ngoài phố
Nghe nhƣ tiếng nhạc buồn triền miên
Đêm nao chốn đây ta dìu nhau
Trao muôn ngàn lời thơ
Chờ mong đến kiếp nào.
Mƣa trọn đêm
Mƣa trọn đêm
Mƣa trọn đêm
228
Lâu Đài Tình Ái Trần Thiện Thanh, thơ: Mai Trung Tĩnh
Anh sẽ vì em làm thơ tình ái.
Anh sẽ gom mây kết hình lâu đài.
Đợi chờ một đêm trăng nào tới,
đợi chiều vàng hôn lên làn tóc,
đợi một lần không gian đổi mới,
đón hai đứa chúng ta mà thôi...
Tinh tú trời cao thành vƣơng miện sáng.
Khai lễ đăng quan vũ trụ chong đèn.
Hoàng hậu về cao sang quyền quý,
đẹp nụ cƣời quân vƣơng vừa ý,
và lâu đài mang tên Tình Ái
đón hai đứa chúng ta mà thôi...
Đ.K.:
Em ơi lâu đài tình ái đó
chắc không có trên trần gian,
Anh đƣa em vào bằng tiếng hát
chắp đôi cánh nhung thiên thần.
Em ơi lâu đài tình ái đó
sáng trong ánh tinh cầu xa
cho nên cho dù nghìn năm qua,
còn vấn vƣơng đôi hồn hoa.
Anh kết lầu hoa bằng thơ tình ái,
cho mắt em xanh đến tận muôn đời.
Chuyện tình mình chƣa nghe lừa dối,
lời hẹn đầu chƣa đi vào tối,
thì lâu đài mang tên Tình Ái,
đón hai đứa chúng ta mà thôi...
229
Lệ Đá Trần Trịnh, Hà Huyền Chi
Hỏi đá xanh rêu bao nhiêu tuổi đời
Hỏi gió phiêu du qua bao đỉnh trời
Hỏi những đêm sâu đèn vàng héo hắt
Ái ân bây giờ là nƣớc mắt
Cuối hồn một thoáng nhớ mong manh
Thuở ấy tôi nhƣ con chim lạc đàn
Xoải cánh cô đơn bay trong chiều vàng
Và ƣớc mơ sao trời đừng bão tố
Để yêu thƣơng càng nhiều gắn bó
Tháng ngày là men say nguồn thơ
Điệp khúc
Tình yêu đã vỗ cánh rồi
Là hoa rót mật cho đời
Chắt chiu kỷ niệm dĩ vãng
Em nhớ gì không em ơi !
Mầu áo thiên thanh thơ ngây ngày nào
Chìm khuất trong mƣa mƣa bay rạt rào
Đọc lá thƣ xƣa một trời luyến tiếc
Nhớ môi em và màu mắt biếc
Suối hẹn hò trăng xanh đầu non
230
Liên Khúc Mƣa
Giã Từ Đêm Mưa (Văn Phụng) Đêm khuya mƣa rơi rơi trên đƣờng vắng
Đôi chân lang thang tâm tƣ trầm lắng
Giọt mƣa reo rắt nỗi buồn cho thế gian sầu
Thƣơng mối duyên đầu, yêu lứa đôi nghèo
Đội mƣa mà đi ...
Tiếng Mưa Rơi (Nhạc Ngoại Quốc)
Tiếng mƣa rơi chiều nay buồn phiền nhớ ai
Gió vi vu hàng cây mƣa làm nắng phai
Trời còn mƣa mƣa mãi anh xa xôi rồi nghẹn ngào rƣng rƣng khóe
môi
Mưa Đêm Độc Hành (Duy Hải)
Lang thang ngoài trời khuya,
hạt mƣa rơị
Mƣa ơi! gợi lòng nhớ phút năm xƣa
Đêm nào, dìu nhau bƣớc đi
Qua phố dài đƣờng in bóng đôi
Nói cho nhau chỉ một lời,
thôi nhớ mãi ...!
Giọt Sầu Trong Mưa
Hạt mƣa còn rơi.. hạt mƣa còn rơi.. rơi từng giọt trên phím đàn.
Hạt mƣa còn bay.. nhẹ lay hàng cây.. đêm về phố mƣa đìu hiu.
Tình yêu ngủ say.. bỏ quên vòng tay.. mong chờ ngƣời sao không
đến.
231
Lời Buồn Thánh
Trịnh Công Sơn
Chiều chúa nhật buồn
Nằm trong căn gác đìu hiu
Ôi tiếng hát xanh xao của một buổi chiều
Trời mƣa, trời mƣa không dứt
Ô hay mình vẫn cô liêu
Chiều chúa nhật buồn
Nằm trong căn gác đìu hiu
Nghe tiếng hát xanh xao của một buổi chiều
Bạn bè rời xa chăn chiếu
Bơ vơ còn đến bao giờ
Chiều chúa nhật buồn
Nằm trong căn gác đìu hiu
Tôi xin em năm ngón tay thiên thần
Trong vùng ăn năn, qua cơn hờn dỗi
Tôi tôi xin năm ngón tay em đi vào cô đơn.
Chiều chúa nhật buồn lặng nghe gió đi về
Chiều chúa nhật buồn lặng nghe gió đi về
Chiều chúa.....
232
Lời Cuối Cho Em Nguyên Vũ
Em, anh xin em một lần cuối
Đừng trách anh, đừng giận anh nhé em
Em, anh van em, em nói đi
Em nói sẽ không bao giờ buồn
Nếu ngày mai lỡ chúng mình xa nhau
Anh chôn dấu đời ngàn năm lạnh giá
Nêu ngày mai lỡ chúng mình xa nhau
Anh xin muôn kiếp yêu em mà thôi
Đừng, đừng nhìn anh bằng đôi mắt buồn vời vợi
Thà em nói, thà em trách rằng anh dối gian thật nhiều
Bây giờ chỉ còn đôi ba giây phút cuối bên nhau
Em nói đi, em nói đi
Dù chỉ một lời làm tan nát lòng nhaụ
233
Lời Đắng Cho Một Cuộc Tình Nhật Ngân
Cuối cùng rồi mình vẫn thế
Khóc chi em, khóc chi em
Cho phai má hồng đƣợc gì
Giọt lệ này giành để mai đây
Về cùng ngƣời khóc giữa đêm vui
Hơi đâu, hơi đâu mà xót thƣơng thân anh
Những ngày còn nồng ân ái
Giữa đôi ta, giữa đôi ta
Đã bao cách biệt trùng trùng
Ngƣời thì mộng một trời cao sang
Ngƣời thì còn trắng áo tay trơn
Nên anh, nên anh đã biết đƣợc ngày này
Em ơi, em ơi anh vẫn biết rằng
Con chim quý phải ở lầu son
Nên anh không trách là em bội bạc
Mà em ơi anh chỉ trách em
Trách em, sao em không nói thật lòng mình
Sao em gian dối để làm gì
Hãy nhìn một lần sau chót
Chén ly bôi, uống đi em
Sao em mắt lệ nhạt nhòa
Cuộc tình nào rồi cũng phôi pha
Một đƣờng tàu biết mấy sân ga
Xin em xem anh nhƣ một ga nhỏ dọc đƣờng
234
Lời Thề Trên Đá Thanh Vũ
Lời thề trên đá bên ghềnh đá chƣa nhòa
Kỷ niệm không quên tên anh và em nằm trong đáy tim
Nét viết thành lời chỉ hai ngƣời thôi yêu đến muôn đời
Sóng gió cùng năm tháng chứng kiến chuyện đá vàng
Hôm nay về thăm làng đôi vai nặng hành trang
Để nhìn ngƣời sang ngang xe em kết hoa màu trắng
Để lại nhung nhớ bên ghềnh đá năm xƣa
Chỉ còn tên anh cô đơn nằm đây nhìn trăng với mây
Dĩ vãng lần về xót thƣơng ai lỡ duyên thề.
235
Lối Về Xóm Nhỏ Trịnh Hƣng
Về thôn xƣa ta hát khúc hoan ca
Ngọt bông lúa tình quê thêm đậm đà
Rào rạt bao niềm thƣơng trong mái lá
Bờ dâu xanh, cô gái hát êm êm
Tầm mai chín gởi anh dâng mẹ hiền
Lòng già thêm hơi ấm khi chiều lên
Có những chiều hôm
Trời nghiêng nắng xế đầu hôm
Nắng xuống làng thôn
Làm cho đôi má em thêm hồng
Lúa đã lên bông
Mắt già tƣơi sáng thôi chờ mong
Tiếng hò cô gái bên Cửu Long
Mơ rằng mai lúa lên đầy bông
Chiều hôm nay quay gót bƣớc phiêu du
Về thôn xóm để vui chung ngày mùa
Đƣờng về thôn quyện chân lên nhánh lúa
Vầng trăng nghiêng soi mái tóc em thơ
Vài cô gái nhỏ to vui chuyện trò
Đƣờng về thôn niềm vui dâng đây đó
236
Lƣu Bút Ngày Xanh Thanh Sơn
Lòng xao xuyến mỗi khi hoa phƣợng rơi nhắc lại câu chuyện buồn.
Trƣờng còn kia ôi mái đỗ tƣờng rêu nơi kỹ niệm êm ái, Đâu dƣ âm của
tiếng nói ngây thơ ngày hai đứa dìu nhau đến sân trƣờng, cùng đuổi
bƣớm hái hoa trên cuối đƣờng. Tiếng cƣời vạn niềm thƣơng.
Và từ đấy biết bao nhiêu buồn vui gói trọn theo tuổi đời. Tình đẹp nhƣ
trang giấy kết vần thơ nhƣ một nụ hoa trắng. Nhƣ bao nhiêu yêu dấu đã
phai mờ, thời gian nở vùi chôn tuổi học trò, ngƣời em gái mến thƣơng
nơi chốn nào bao giờ mình gặp nhau.
Có những lần hoàng hôn rớt trên vai, bƣớc chân đi lòng nuối tiếc ai hoài
nhặt hoa rơi mà không nói lên câu, nhớ nhau vì đâu. Biết nói gì tình ta
trót chia phôi, khép tâm tƣ dành riêng đến một ngƣời, ngày xanh ơi ngày
xanh chết trong tim biết đâu mà tìm.
Ngƣời ơi nhắc đến chi kỹ niệm xƣa khiến lòng tôi buồn buồn, ngày biệt
ly hai đứa đứng nhìn nhau anh cài cành hoa tím, hoa xƣa đây nhƣng
bóng dáng em đâu. Lòng nhật ký đã ghi trót tâm tình và đôi lúc nhớ
nhau lƣu bút còn để lại chuyện buồn vui.
Có những lần hoàng hôn rớt trên vai, bƣớc chân đi lòng nuối tiếc ai hoài
nhặt hoa rơi mà không nói lên câu, nhớ nhau vì đâu. Biết nói gì tình ta
trót chia phôi, khép tâm tƣ dành riêng đến một ngƣời, ngày xanh ơi ngày
xanh chết trong tim biết đâu mà tìm.
Ngƣời ơi nhắc đến chi kỹ niệm xƣa khiến lòng tôi buồn buồn, ngày biệt
ly hai đứa đứng nhìn nhau anh cài cành hoa tím, hoa xƣa đây nhƣng
bóng dáng em đâu. Lòng nhật ký đã ghi trót tâm tình và đôi lúc nhớ
nhau lƣu bút còn để lại chuyện buồn vui.
237
Mai Quốc Dũng
Mai! Anh đã quen em một ngày
Anh đã yêu em một ngày
Một tình yêu quá không may
Mai! Anh nhớ môi em mỉm cƣời
Anh nhớ môi em ngọt lời
Dù lời yêu thƣơng chƣa nói
Mai! Anh đã yêu em thật rồi
Anh đã yêu em thật nhiều
Một tình yêu quá cô liêu
Mai! Em đã cho anh hẹn hò
Nhƣng đã cho anh đợi chờ
Để rồi không đến bao giờ
Chiều về nhạt nhòa trên khu phố mƣa bay
Lòng buồn thêm xót xa niềm cay
Lời hẹn hò đầu tiên em đã quên đi
Con đƣờng rộng vắng nhƣ biệt ly
Mai! Anh đã xa em thật rồi
Anh sẽ xa em trọn đời
Dù lòng thƣơng nhớ không nguôi
Uyên! Anh biết em trong một ngày
Anh đã yêu trong một ngày
Để sầu đau đến bao ngày
Đời mình còn dài trong năm tháng chua cay
Còn tìm đâu thấy những ngày vui
Chuyện tình mình tựa nhƣ cơn gió trôi đi
Riêng lòng anh xót xa biệt ly
238
Mai Lỡ Mình Xa Nhau Lƣu Trần Lê
Mai lỡ hai mình xa nhau
Đừng khóc cho mi hoen sầu!
Ghi nhé em chuyện buổi ban đầu
Đừng để tình ta phai tàn mau
Lời nguyền xin khắc sâu
Mai nếu hai mình xa nhau
Từng bƣớc em đêm ai dìu?
Em khóc, ai ngƣời dỗ, nuông chiều?
Và ai dệt thơ cho em yêu
Trong đêm buồn quạnh hiu?
Thƣơng đôi mắt em buồn thật buồn!
Thƣơng em tính mang nhiều tủi hờn
Và hay bắt anh đƣa đi chơi
Trong những lần mƣa đổ nhiều thật nhiều
Vì mùa mƣa em yêu!
Mai nhé hai mình xa nhau
Tội lắm em anh thơ dại!
Đêm ngóng đêm mỏi mắt thƣơng sầu
Kỷ niệm một đêm ta trót trao
Yêu nhau đừng phụ nhau
239
Mãi Không Phai Anh Tuấn
Anh ơi, cho dù năm tháng qua
Vẫn mong chờ ngƣời em hằng yêu dấu
Anh ơi, cho dù bao cách xa
Vẫn nhớ hoài hình bóng mối tình đầu.
Tình này em đã trao
Vẫn nguyên vẹn lời hẹn ƣớc xƣa
Rồi thời gian sẽ qua, ngƣời ơi biết chăng.
Tình mình dù cách xa
Vẫn nhƣ ngày nào còn trong nỗi nhớ
Anh yêu ơi, anh nơi đâu, có biết chăng.
240
Máu Nhuộm Bến Thƣợng Hải Lời việt: Nhật Ngân
Biển sóng, dạt dào, trùng dƣơng lớp lớp trôi đi về bến nao. Ngƣời
yêu hỡi đã hết rồi. Kỷ niệm xƣa cuốn trôi theo đợt sóng buồn.
Cuộc đời vui, cuộc đời buồn, nào ai hay biết cho đâu là bến mơ.
Niềm hạnh phúc, hay nỗi sầu. Lòng đại dƣơng đã chôn đi cuộc tình
ta. Yêu anh hận anh anh biết cho chăng. Cho dù tháng năm dài xa
cách. Hƣơng xƣa còn đây môi hôn ngất say. Trái tim này nguyện
hiến dâng cho tình yêu.
Dù hạnh phúc, dù đau buồn, dù bao oan trái vẫn muôn đời có nhau.
Ngƣời yêu hỡi có nghĩa gì tình dở dang cũng xuôi theo dòng đời
trôi.
Biển sóng, dạt dào, trùng dƣơng lớp lớp trôi đi về bến nao. Ngƣời
yêu hỡi đã hết rồi. Kỷ niệm xƣa cuốn trôi theo đợt sóng buồn.
Cuộc đời vui, cuộc đời buồn, nào ai hay biết cho đâu là bến mơ.
Niềm hạnh phúc, hay nỗi sầu. Lòng đại dƣơng đã chôn đi cuộc tình
ta. Yêu anh hận anh anh biết cho chăng. Cho dù tháng năm dài xa
cách. Hƣơng xƣa còn đây môi hôn ngất say. Trái tim này nguyện
hiến dâng cho tình yêu.
Dù hạnh phúc, dù đau buồn, dù bao oan trái vẫn muôn đời có nhau.
Ngƣời yêu hỡi có nghĩa gì tình dở dang cũng xuôi theo dòng đời
trôi.
Ngƣời yêu hỡi có nghĩa gì tình dở dang cũng xuôi theo dòng đời
trôi.
241
Mắt Biếc Ngô Thụy Miên
Nhớ tới năm xƣa bên nhau
bƣớc trong chiều mƣa phím ru nhẹ đƣa
Bến cũ đam mê say sƣa
lá thu còn rơi ngƣời xa vắng rồi
Mắt biếc năm xƣa nay đâu
cánh sao còn đây tóc mây nào bay
Phố vắng mênh mang mƣa rơi
ƣớc mơ nào nguôi tình đã phai rồi
Tình yêu nhƣ mây khói
thoảng theo gió buồn mơ hồ
Tình yêu nhƣ giông tố qua phố đìu hiu
Nhớ dáng xƣa yêu kiều
trong chiều nhạt nắng, cung đàn gợi ý
Chờ nhau trong tê tái
Mắt biếc năm xƣa nay đâu
bến ga tịch liêu vắng xa ngƣời yêu
Lá úa đơn côi bơ vơ
cuốn theo chiều rơi ngƣời xa cách rồi
Dĩ vãng nhƣ bao cung tơ
lƣớt theo chiều mơ kết muôn bài thơ
Nuối tiếc yêu đƣơng xa xƣa
tháng năm nào trôi để nhớ nhung hoài
Tình yêu nhƣ kiếp mây trôi...
242
Mắt Nai ChaChaCha Sỹ Luân
Một nụ hồng, một nụ hồng tặng cho mắt nai
Em thơ ngây bƣớc đi trên con đƣờng về
Một nụ hồng, một nụ hồng tặng cho mắt nai
Trông xinh xinh em thƣớt tha màu áo trắng tinh
Mới có hôm nào em còn thơ ngây
Bƣớc trên con đƣờng quen thuộc tới trƣờng
Thế nhƣng bây giờ em đã khôn lớn
Và đáng yêu, đáng yêu, đáng yêu
Từng nhịp, từng nhịp, từng nhịp theo bƣớc chân
Em tung tăng hát ca trên con phố này
Để một ngƣời, một ngƣời ngồi mơ thẩn thờ
Và ngày ngày đợi chờ bóng em đi qua
Mới có hôm nào, em còn nơi đây
Thế nhƣng bây giờ em đã xa rồi
Để tôi một mình mãi ngồi nơi đây chờ bóng ai ai ai ai
Mắt nai ơi, xin đừng đi nhé em
Mắt nai ơi, xin đừng xa cách tôi
Dù cho ngày tháng có đi qua
Có những phong ba tôi vẫn ngồi mãi nơi đây
Mắt nai ơi, xin đừng đi cha cha
Hát vang lên o la la cha cha
Nào ta cùng bƣớc cha cha cha
Nào ta cùng hát cha cha cha
Cùng vui ngày tháng mộng mơ
243
Mây Lang Thang (A cowboys work is never done) Lời việt: Nam Lộc
Mây, sao còn bay mãi không quay về đây
Sao còn lờ lững che ngang rừng cây
Sao còn hờ hững với tôi từng giây
Hay còn mơ nghĩ đến ai nào đây
Mây, xin dừng chân đến bên tôi một đêm
Xin đừng bay chốn môi hôn thật êm
Xin đừng nghe gió dâng lên thật cao
Xin đừng ân ái với muôn vì sao
Đời tôi đã xót xa nhiều cũng vì yêu
Niềm thƣơng nhớ biết đến bao giờ làm mây quên lãng
Chào mây nhé, mây bay về, về phía trời cao
Ôi niềm ao ƣớc, mối tình tha thƣớt nhƣ làn mây lƣớt.
Mây, mây buồn mây khóc mỗi khi vào mƣa
Hay là mây nhớ mối duyên tình xƣa
Khi tình chƣa biết đớn đau là chi
Khi dòng nƣớc mắt chƣa hoen vào mi
244
Môi Tím Lời Việt: Khúc Lan
Tình mình là tình đẹp nhất đó anh
Tình tuổi học trò mực tím áo xanh
Kỷ niệm lần đầu hẹn nhau trên phố khuya
Hai đứa vui say sƣa
Dắt nhau đi ngoài mƣa
Tình vừa mặn nồng tình đã chết xanh
Tình mình giờ thành buồn nhất đó anh
Kỷ niệm tận cùng làm mƣa trên phố khuya
Không có anh nhƣ đêm nào
Em bƣớc đi thẩn thờ
Thƣơng nhớ hơn bao giờ
DK:
Anh đã quên em trong trái tim
Anh đã bay xa nhƣ cánh chim
Anh đã không nghe mƣa trắng đêm
Anh đã không hay sầu của đôi môi tím
Dĩ vãng đôi ta nhƣ khúc phim
Ghi những đam mê thật êm đềm
Ghi vết thƣơng đau trong trái tim
Hạnh phúc ôi đâu tìm.
245
Mộ Khúc Phạm Duy, thơ: Xuân Diệu
Hôm nay trời nhẹ lên cao
Trời nhẹ lên cao, tôi buồn
Ô hay, chẳng hiểu vì sao
Chẳng hiểu vì sao, tôi buồn.
Tôi buồn, nhìn lá hồng tuôn
Lặng rơi ngoài ngõ, ngõ thuôn
Sƣơng trinh rơi kín từ nguồn yêu thƣơng
Sƣơng trinh rơi kín từ nguồn yêu thƣơng.
Phất phơ hồn của bông hƣờng
Trong hơi phiêu bạt còn vƣơng máu hồng
Nghe chừng gió mới qua sông
Em bên lau lách thuyền không vắng bờ.
Không gian nhƣ có dây tơ
Bƣớc đi sẽ đứt động hờ sẽ tiêu
Êm êm chiều còn ngẩn ngơ
Chiều còn ngẩn ngơ ơi chiều.
Hiu hiu lòng chẳng làm sao
Lòng chẳng làm sao, sẽ buồn.
246
Mộng Ban Đầu Hoàng Trọng
Quê em miền thùy dƣơng, lúa ngọt ngào hoa mới
Gió mang mùa Xuân tới, hôn liếp dừa lên hƣơng
Hƣơng thơm tràn muôn lối
Quê em dậy bình minh, nắng đẹp lòng thôn xóm
Quán tranh hiền vui đón bên bát nƣớc chè xanh
chan chứa mộng yên lành
Nhớ về thăm em nhé, đừng than nỗi đƣờng xa
Đây tiếng hát câu hò, đang canh cánh mong chờ
Anh nhớ về anh nhé
Hôm qua buồn nhìn đâu, thoáng mẹ già nom thấy
Hỏi con chờ ai đấy, em níu lấy cành dâu
Che dấu mộng ban đầu
Hôm nay đợi chờ anh, hái một cánh hoa thắm
Ghép bên lòng trong trắng, vƣơng ngát hồn thơ xanh
Thay cho lời em nhắn
Hƣơng thanh bình dài lâu, lúa đƣợc mùa mƣa nắng
Gái trai làng vui sống, quang gánh nối lòng nhau
Em thấy mộng ban đầu
Nhớ về thăm em nhé, đừng khinh mái lều tranh
Rau muối ấm tâm tình, cơm ngô thắm no lòng
Anh nhớ về anh nhé
Trông em mừng vƣờn cau, trái mập tròn Xuân mới
Bỗng mẹ cƣời mẹ nói, con bé lớn thật mau
Mai mốt mẹ ăn trầu
Ai cƣới đƣợc nàng dâu
Ai cƣới đƣợc nàng dâu
247
Mộng Chiều Xuân Ngọc Bích
Gió chiều thầm vƣơng bao nhớ nhung
Ngƣời yêu thoáng qua trong giấc mộng
Vui nguồn sống mơ
Những ngày mong chờ
Trách ai đành tâm hững hờ
Mối tình đầu xuân ai thấu chăng?
Lòng tha thiết vƣơng theo tiếng đàn
Mơ đời ái ân những ngày phong trần
Sống trong mộng đẹp ngày xuân
Ngây thơ giáng huyền đến trong mơ
Lòng anh bớt sầu
Mộng vàng phút tan theo gió chiều
Biết em về đâu
Hãy trả lời anh thêm mấy câu
Tình duyên với em trong kiếp nào
Xuân còn thắm tƣơi
Anh còn mong chờ
Ái ân kẻo tàn ngày mơ!
248
Mộng Dƣới Hoa Phạm Đình Chƣơng
Chƣa gặp em tôi vẫn nghĩ rằng
Có nàng thiếu nữ đẹp nhƣ trăng
Mắt xanh lả bóng dừa hoang dại
Âu yếm nhìn tôi không nói năng
Ta gặp nhau yêu chẳng hạn kỳ
Mây ngàn gió núi đọng trên mi
Áo bay mở khép niềm tâm sự
Hò hẹn lâu rồi - em nói đi
Nếu bƣớc chân ngà có mỏi
Xin em dựa sát lòng anh
Ta đi vào tận rừng xanh
Vớt cánh rong vàng bên suối
Ôi, hoa kề vai hƣơng ngát mái đầu
Đêm nào nghe bƣớc mộng trôi mau
Gió ơi, gửi gió lời tâm niệm
Và nguyện muôn chiều ta có nhau
Tôi cùng em mơ những chốn nào
Ƣớc nguyền chung giấc mộng trăng sao
Sánh vai một mái lầu phong nguyệt
Hoa bƣớm vì em nâng cánh trao
Hy vọng thơm nhƣ má chớm đào
Anh chờ em tới hẹn chiêm bao
Dƣới hoa tƣởng thấy ngàn sao rụng
Hòa lệ ân tình nuôi khát khao
Bƣớc khẽ cho lòng nói nhỏ
Bao nhiêu mộng ƣớc phù du
Ta xây thành mộng nhìn thu
Núi biếc, sông dài ghi nhớ
Ôi, chƣa gặp nhau nhƣ đã ƣớc thề
Mây hồng giăng tám ngả sơn khê
Bóng hoa ngã xuống bàn tay mộng
Và mộng em cƣời nhƣ giấc mê
249
Mộng Viễn Du Văn Phụng
Có ai biết chăng chuyện tình cờ
Có ai biết đâu nào mà ngờ
Vào một đêm trăng sáng,
hồn nhạc thơ lai láng,
thiết tha êm đềm mơ hồ
Áng mây cuốn tâm hồn dịu dàng
Thiết tha với cung đàn nhịp nhàng
Dìu hồn ta đi tới
miền Thần Tiên thanh thú,
sắc hƣơng huy hoàng nên thơ
Hào quang bốn phƣơng huy hoàng
Bầy tiên nữ đang khoe mình với cung đàn
Nắm tay múa theo điệu nhịp nhàng
Nhắp say chén men rƣợu nồng nàn
Bầu trời trong thanh mát
Ngàn ngƣời vang câu hát
dƣới hoa muôn mầu huy hoàng
Có ai biết chăng chuyện tình cờ
Có ai biết đâu nào mà ngờ
Chuyện Thần Tiên giây phút
chìm dần trong sƣơng khói
vấn vƣơng tâm hồn trong mơ
250
Một Chuyến Bay Đêm Lam Phƣơng
Giữa lòng trời khuya muôn ánh sao hiền
ngƣời trai đi viết câu chuyện một chuyến bay đêm
Cánh bằng nhẹn mơn trên làn gió
Đời ngây thơ xƣa lại nhớ lúc mình còn thợ
Nhìn trời cao mà reo, mà mơ ƣớc nhƣ diều
để níu áo hằng nga, ngồi bên dẩy ngân hà.
Giờ sống giữa lƣng trời
đôi khi nhớ chuyện đời mỉm cƣời thôi
Đêm nay chuyến bay trời xanh nhƣ màu áo
đƣờng minh đế nhàn du khắp tin cầu
chạnh thƣơng hai đứa giờ gối súng nơi nao
lâ lắm chẳng gặp nhaụ
ĐK:
Bạn bè dù cách xa nào hay,
tình nàng chƣa nói nhƣng mà say
Giai nhân hởi khóe mắt em u hoài
theo tìm trong chuyến bay
Có ngƣời hỏi phi công mơ ƣớc gì
ngƣời ơi nhân thế muôn màu nào biết mơ chi
Ƣớc rằng từ khi tung nhịp cánh
tình ta yêu thƣơng là gió nhân tình của mây
Ở đời ai hiểu ai, ngƣời bay trắng đêm dàị
ngƣời sống giữa đại dƣơng, ngƣời yên giấc ven rừng
Bạn có biết chuyện này tôi ghi lúc vũ trụ còn ngủ say
ƣớc mơ diều để níu áo hằng nga, ngồi bên dẩy ngân hà ... !!!
251
Một Cõi Đi Về Trịnh Công Sơn
Bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi
Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt
Trên hai vai ta đôi vầng nhật nguyệt
Rọi suốt trăm năm một cõi đi về
Lời nào của cây lời nào cỏ lạ
Một chiều ngồi say, một đời thật nhẹ ngày qua
Vừa tàn mùa xuân rồi tàn mùa hạ
Một ngày đầu thu nghe chân ngựa về chốn xa
Mây che trên đầu và nắng trên vai
Đôi chân ta đi sông còn ở lại
Con tinh yêu thƣơng vô tình chợt gọi
Lại thấy trong ta hiện bóng con ngƣời
Nghe mƣa nơi nầy lại nhớ mƣa xa
Mƣa bay trong ta bay từng hạt nhỏ
Trăm năm vô biên chƣa từng hội ngộ
Chẳng biết nơi nao là chốn quê nhà
Đƣờng chạy vòng quanh một vòng tiều tụy
Một bờ cỏ non một bờ mộng mị ngày xƣa
Từng lời tà dƣơng là lời một địa
Từng lời bể sông nghe ra từ độ suối khe
Trong khi ta về lại nhớ ta đi
Đi lên non cao đi về biển rộng
Đôi tay nhân gian chƣa từng độ lƣợng
Ngọn gió hoang vu thổi buốt xuân thì.....
252
Một Lần Nào Cho Tôi Gặp Lại Em Vũ Thành An
Một lần nào cho tôi gặp lại em
Đôi môi đó đến nay còn nồng
Một lần nào cho tôi gặp lại em
Rồi thiên thu sẽ là nhung nhớ
Dòng đời này đƣa em đi về đâu
Sao không thấy qua đây một lần
Một lần nào cho tôi gặp lại em
Những bến bờ xƣa cũ đã mờ
Ôi mái tóc mây bay giờ còn không
Tiếng nói thơ ngây giờ còn không
Em có vui không hai má còn hồng
Tuổi xuân qua mau quá, tôi ngỡ nhƣ ngày nào
Đôi mắt em nhƣ sao, soi thấu tâm hồn nhau
Giờ đời tôi đã úa, tay có vơi cùng ngƣời
Tim có nuôi thân tôi đôi mắt quầng thâm rồi
Một lần nào cho tôi gặp lại em
Nghe em nói tôi vui một lần
Một lần nào cho tôi gặp lại em
Còn chút tình đốt hết một lần
253
Một Lần Nữa Thôi Trúc Hồ
Từng ngày qua, từng ngày nhớ mong về em
Những tháng năm sống bên nhau không đầm ấm
Rồi ngày qua mình đã sống không cần nhau
Sống bơ vơ không biết đâu ngày mai
Từng ngày qua, từng ngày ƣớc mơ thật nhiều
Nhƣng có khi ƣớc mơ không hề đến
Rồi ngày qua ngậm ngùi bƣớc theo cuộc đời
Muốn nói với em cho anh thêm một lần
Một lần nữa thôi, ngƣời ơi! một lần nữa thôi
Dù nay cách xa tình yêu vẫn nồng cháy
Một lần nữa thôi, ngƣời ơi! một lần nữa thôi
Một lần nữa thôi, dù mãi mãi mất nhau
254
Một Lời Cuối Cho Em Nguyễn Ánh 9
Thôi nhé nghe em, mình xa nhau từ đây
Thôi nhé nghe em, mình xa nhau mãi mãi
Em về cuối chân mây, tôi một mình ở lại
Ân tình này, tôi nhận hết đắng cay
Em đã cho tôi .. niềm tin trong tình yêu
Em đã cho tôi .. ngàn vạn lời thƣơng yêu
Để rồi kiếp đơn côi, duyên lòng mình bồi hồi
Khóc (cho) tình mình sau vội sớm chia phôi
Một lời cuối cho em, một lời cuối cho em
Khi tình ta hôm nay đã tàn phai
Một lời cuối cho em, một lời cuối cho em
Kiếp sau chờ nhau, sẽ hết những niềm đau
Thôi nhé nghe em, mình xa nhau từ đây
Thôi nhé nghe em, mình xa nhau mãi mãi
Ân tình đã phôi phai, tôi một mình ở lại
Chuyện tình này, tôi nhận hết chua cay
255
Một Mai Em Đi Trƣờng Sa
Một mai xa nhau xin nhớ cho nhau nụ cƣời
Cho cuộc tình ngƣời hẹn hò nhau đến kiếp mai
Đừng hận nhau nữa lệ nào em khóc cho đầy
Tình đã mù theo sƣơng khói, theo cơn gió lùa tả tơi
Một mai em đi ngày tháng bơ vơ giận hờn
Nhớ về tình ngƣời buồn nhƣ con nƣớc đã vơi
Lời nào gian dối để ngƣời đã lỡ một giờ
Một đêm nào em đã lỡ buông tay ngậm ngùi sót xa
Cho nhau bao nhiêu yêu dấu trong cuộc đời này
Nên đôi tay không cầm nhƣ nƣớc đổ lạnh lùng
Kiếp nào yêu ngƣời tình nào nhƣ dấu chim bay
Còn nhau giữa cơn mê này
Khiến hao gầy phủ hết xuân xanh
Một mai em đi gọi gió thả mây về ngàn
Xin tạ lòng ngƣời tình ta hƣ không thế thôi
Đời vui không mấy niềm đau đã chín kiếp ngƣời
Lòng đâu phụ nhau thêm nữa khi mai không còn có nhau
Một mai em đi ngày tháng bơ vơ giận hờn
Nhớ về tình ngƣời buồn nhƣ con nƣớc đã vơi
Lời nào gian dối để ngƣời đã lỡ một giờ
Một đêm nào em đã lỡ buông tay ngậm ngùi sót xa
256
Một Mình Lam Phƣơng
Sớm mai thức giấc, nhìn quanh một mình
Ngoài hiên nắng lóe, đàn chim giật mình
Biết lời tỏ tình, đã có ngƣời nghe
Nắng xuyên qua lá, hạt sƣơng lìa cành
Ðời mong manh quá, kể chi chuyện mình
Nắng buồn cuộc tình, bỗng tắt bình minh
Ðƣờng xƣa quen lối, tình dối ngƣời mang
Tình duyên trăm mối, một kiếp đa đoan
Cố tìm tình chồng chất ngổn ngang
Còn bao lâu nữa khi ta bạc đầu
Tình cờ gặp nhau, ngỡ ngàng nhìn nhau
Ðể rồi còn gì nữa cho nhau
Sáng trƣa khuya tối, nhìn quanh một mình
Ðƣờng quen không tới, tìm nhau ngại ngùng
Chỉ vì đời mình, chƣa có bình minh
257
Một Ngày Không Có Em Y Vân
Một ngày không có em
Là lòng anh tan nát
Cả trời mây u ám
Thời gian vẫn âm thầm
Âm thầm hằn trên bia đá xanh
Một ngày không có em
Là lòng anh se thắt
Cả ngàn cây im tiếng
Chịu tang khóc mối tình
Mối tình nhƣ nghĩa trang lạnh lùng
ĐK:
Đƣờng mây lối gió ai ngƣời hay
Tình yêu chấp cánh ra biển khơi
Trời cao man mác xanh nghìn đời
Bụi hồng lấm gót kiếp thƣơng vay
Mùa không lạnh mà sao hồn băng giá
Một ngày không có em
Tuổi hồng thành vô nghĩa
Tình chờ còn chƣa mất
Tình yêu đã tan tành
Tan tành tựa sƣơng khói chiều hoang.....
258
Môt Ngày Nhƣ Mọi Ngày Trịnh Công Sơn
Một ngày nhƣ mọi ngày, em trả lại đời tôi
Một ngày nhƣ mọi ngày, ta nhận lời tình cuối
Một ngày nhƣ mọi ngày, đời nhẹ nhƣ mây khói
Một ngày nhƣ mọi ngày, mang nặng hồn tả tơi
Một ngày nhƣ mọi ngày, nhớ mặt trời đầu môi
Một ngày nhƣ mọi ngày, đau nặng từng lời nói
Một ngày nhƣ mọi ngày, từng mạch đời trăn trối
Một ngày nhƣ mọi ngày, đi về một mình tôi
Những sông trôi âm thầm
Ðám rong rêu xếp hàng
Những mặt đƣờng nằm câm
Những mặt ngƣời buồn tênh
Sóng đong đƣa linh hồn
Có mƣa quanh chỗ nằm
Mãi một đời về không
Trong chập chùng thác nguồn
Một ngày nhƣ mọi ngày, đi về một mình tôi
Một ngày nhƣ mọi ngày, quanh đời mình chợt tối
Một ngày nhƣ mọi ngày, giọng buồn lên tiếp nối
Một ngày nhƣ mọi ngày, xe ngựa về ngủ say
Một ngày nhƣ mọi ngày, em trả lại đời tôi
Một ngày nhƣ mọi ngày, xếp vòng tay oan trái
Một ngày nhƣ mọi ngày, từng chiều lên hấp hối
Một ngày nhƣ mọi ngày, bóng đổ một mình tôi.
259
Mơ Hoa Hoàng Giác
Cô hái hoa tƣơi, hãy dừng bƣớc chân
Trên đƣờng thầm xa, tôi nhắn cô em đôi lời
Lòng không lƣu luyến, sao đành cô lãng quên,
Quên ngƣời gặp gỡ trong một chiều mợ
Chuông chiều ngân tiếng vấn vƣơng lòng trông theo cô hái hoa,
Bƣớc đi bâng khuâng muôn ngàn sầu nhớ
bóng mờ mờ xạ
Tan giấc mơ hoa !
Bóng ngƣời khuất xa, đôi đƣờng từ đây
Ai bƣớc đi không hẹn ngày,
Ngƣời tuy xa cách nhƣng lòng ta khắc ghi,
Bên đèn một bóng tháng ngày chờ mong
Lƣu luyến chi nhau, thêm sầu đớn đau
Muôn trùng từ đây, trong gió sƣơng thân giang hồ.
Đƣờng xa xa tắp ngại ngùng chân bƣớc quên,
Bên lòng thầm nhớ bóng hình ngƣời mợ
Trên đƣờng xa vắng bóng ai mờ khuất
lòng thêm vấn vƣơng,
Gió thông xa đƣa reo buồn sầu nhớ
tới ngƣời chiều xƣa
Cô hái hoa ơi !
Mắt mờ đoái trông, sao đành thờ ơ
Trong giấc mơ ta mong chờ,
Dù hoa quen bƣớm âm thầm riêng có ta
Hoa còn tàn úa tơ lòng còn vƣơng
260
Mơ Những Ngày Nắng Lên Nguyễn Nhất Huy
Trong nỗi buồn lãng quên
Tình nhƣ gió thoáng qua một đêm
Mơ những ngày nắng lên
Để cơn đau vùi trong bóng đêm
Năm tháng đi qua tình là trang giấy
Em viết tên anh một lần sau cuối
Em viết tên anh trong những đắm say một thời
Năm tháng rồi cũng qua
Còn ai nhớ những câu tình ca
Trong khối tình xót xa
Chợt nghe nhƣ lòng thêm thiết tha
Ta đã yêu anh một thời nhƣ thế
Quay gót chân đi mà lòng đau nhói
Nghe dấu yêu xƣa tan giữa cơn mơ một thời
Rồi ngày tháng sẽ mãi mãi nhớ anh
Rồi mùa đông em mơ từng tia nắng
Chuyện ngày xƣa nhƣ trong cơn mê
Chuyện ngày nay riêng ta ai hay
Đành lòng thôi quên đi những khi mình đắm say
Vì cuộc sống có những lúc trái ngang
Vì tình yêu không nhƣ là mơ uớc
Chuyện ngày xƣa cho anh cho em
Đành lòng thôi hôm nay ta quên
Còn mình em trong đêm vắng mơ ngày nắng lên
261
Mùa Đông Của Anh Trần Thiện Thanh
Ngày nào em yêu anh, em đã quen trong cay đắng tuyệt vời
Ngày nào em yêu anh, em hãy quên với trời hạnh phúc mới
Anh ơi Đông lại về từ trăm năm lạnh giá
Tim em nhƣ ngừng thở, từ sau ân tình đó
Anh nghe không? Mùa đông... mùa đông.
Ngày nào ta xa nhau, em bƣớc đi trong vùng tối nhạt nhòa
Từng mùa đông theo qua, em đã quen với đỉnh đời băng giá
Xƣa hôn anh một lần, rồi đau thƣơng tràn lấp
Em yêu anh một ngày, rồi xa anh trọn kiếp
Nên em yêu mùa đông, nên em yêu mùa đông
Ôi mùa đông của anh. Em chỉ là ngƣời điên trong vƣờn hoa tình ái
Em chỉ là ngƣời say bên đƣờng anh nhìn thấy
Anh đi đi, ngƣời điên không biết nhớ
Và ngƣời say không biết buồn
Những cuộc tình dƣơng gian, muôn đời không nghĩa lý
Nhƣng ngƣời vẫn tìm nhau trong vòng tay tình ý
Nhƣ đôi ta... niềm yêu xƣa chỉ còn một vì sao em lẻ loi.
Trời lập đông chƣa anh, cho lũ dơi đi tìm giấc ngủ vùi
Để mặc em lang thang, ôm giá băng ngỡ thầm ngƣời yêu tới
Đêm chia ly anh về, đƣờng khuya em bật khóc
Em xa anh thật rồi, làm sao quên mùi tóc
Anh hỡi anh, có phải tình băng giá là tình đẹp trên thế gian?
Em chỉ là ngƣời điên trong vƣờn hoa tình ái
Em chỉ là ngƣời say bên đƣờng anh nhìn thấy
Anh đi đi, ngƣời điên không biết nhớ
Và ngƣời say không biết buồn
Những cuộc tình dƣơng gian, muôn đời không nghĩa lý
Nhƣng ngƣời vẫn tìm nhau trong vòng tay tình ý
Nhƣ đôi ta... niềm yêu xƣa chỉ còn một vì sao em lẻ loi.
Trời lập đông chƣa anh, cho lũ dơi đi tìm giấc ngủ vùi
Để mặc em lang thang, ôm giá băng ngỡ thầm ngƣời yêu tới
Đêm chia ly anh về, đƣờng khuya em bật khóc
Em xa anh thật rồi, làm sao quên mùi tóc
Anh hỡi anh, có phải tình băng giá là tình đẹp trên thế gian?
Anh hỡi anh, có phải tình băng giá là tình đẹp trên thế gian?
Anh hỡi anh, có phải tình băng giá là tình đẹp trên thế gian?
262
Mùa Hoa Anh Đào Thanh Sơn
Mùa xuân sang có hoa anh đào.
Màu hoa tôi trót yêu từ lâu
Lòng bâng khuâng nhớ ai năm nào, hẹn hò nhau dƣới hoa anh đào,
mình nói chuyện ngày sau
Còn tìm đâu phút vui ban đầu.
Bụi thời gian cuốn trôi về đâu để cho ai nhớ thƣơng ai nhiều vì đã xa
cách nhau lâu rồi dù nói không nên lời
Chuyện đời nhƣ một giấc chiêm bao mà thôi
Tìm về quá khứ thấy xuyến xao lòng thôi
Gió xuân đến bao giờ
Ngỡ nhƣ bƣớc chân ai qua thềm hay là mơ.
Rồi xuân sang có hoa anh đào. Màu hoa tôi trót yêu từ lâu
Lòng bâng khuâng nhớ ai năm nào. Hẹn hò nhau dƣới hoa anh đào
mình nói chuyện ngày sau
Rồi xuân sang thấy hoa anh đào. Màu hoa đây dáng xƣa còn đâu.
Niềm tâm tƣ khép kín trong lòng và tôi yêu bóng ai năm nào nhƣ đã
yêu hoa anh đào
Mùa xuân sang có hoa anh đào. Màu hoa tôi trót yêu từ lâu
Lòng bâng khuâng nhớ ai năm nào hẹn hò nhau dƣới hoa anh đào
mình nói chuyện ngày sau
(còn tìm đâu phút vui ban đầu
.............hay là mơ)
(mùa xuân sang..........dƣới hoa anh đào)
(rồi xuân sang có hoa anh đào)
(màu hoa đây dáng xƣa còn đâu..........đã yêu hoa anh đào)
(niềm tâm tƣ ..............đã yêu hoa anh đào)
263
Mùa Thu Chết Phạm Duy
Ta ngắt đi một cụm hoa thạch thảo,
Em nhớ cho mùa thu đã chết rồi
ùa thu đã chết, em nhớ cho mùa thu đã chết’
Em nhớ cho mùa thu đã chết...
Đã chết rồi, em nhớ cho.
Em nhớ cho đôi chúng ta sẽ chẳng còn nhìn nhau nữa
Trên cõi đời này, trên cõi đời này.
Từ nay mãi mãi ko thấy nhau,
Từ nay mãi mãi ko thấy nhau,
Từ nay mãi mãi ko thấy nhau.
Ta ngắt đi một cụm hoa thạch thảo,
Em nhớ cho mùa thu đã chết rồi
Ôi ngát hƣơng thời gian mùi thạch thảo,
Em nhớ cho rằng ta vẫn chờ em.
Vẫn chờ em, vẫn chờ em, vẫn chờ em,
Vẫn chờ, vẫn chờ... đợi em.
264
Mùa Thu Cho Em Ngô Thụy Miên, Thụy Anh
Em có nghe mùa thu mƣa giăng lá đổ
Em có nghe nai vàng hát khúc yêu đƣơng
Và em có nghe khi mùa thu tới
Mang ái ân mang tình yêu tới
Em có nghe nghe hồn thu nói mình yêu nhau nhé
Em có hay mùa thu mƣa bay gió nhẹ
Em có hay thu về hết dấu cô liêu
Và em có hay khi mùa thu tới
Bao trái tim vƣơng màu xanh mới
Em có hay hay mùa thu tới hồn anh ngất ngây
Nắng úa dệt mi em
Và mây xanh thay tóc rối
Nhạt môi môi em thơm nồng
Tình yêu vƣơng vƣơng má hồng
Sẽ hát bài cho em
Và ru em yên giấc tối
Ngày mai khi mƣa ngang lƣng đồi
Chờ em anh nghe mùa thu tới
Em có mơ mùa thu cho ai nức nở
Em có mơ mơ mùa mắt ƣớt hoen mi
Và em có mơ khi mùa thu tới
Hai chúng ta sẽ cùng chung lối
Em với anh mơ mùa thu ấy tình ta ngát hƣơng
265
Mùa Thu Không Trở Lại Phạm Trọng Cầu
Em ra đi mùa thu
Mùa thu không trở lại
Em ra đi mùa thu
Sƣơng mờ giăng âm u
Em ra đi mùa thu Mùa thu không còn nữa
Đếm lá úa mùa thu
Đo sầu ngập tim tôi
Ngày em đi
Nghe chơi vơi não nề
qua vƣờn Luxembourg
Sƣơng rơi che phố mờ
Buồn này ai có mua?
Từ chia ly
Nghe rơi bao lá vàng
Ngập giòng nƣớc sông Seine
Mƣa rơi trên phím đàn
Chừng nào cho tôi quên
Hôm em ra đi mùa thu
Mùa thu không trở lại
Lá úa khóc ngƣời đi
Sƣơng mờ dâng lên mi
Em ra đi mùa thu
Mùa lá rơi ngập ngừng
Đếm lá úa sầu lên
Bao giờ cho tôi quên
266
Mùa Thu Lá Bay Lời Việt: Nhật Ngân
Một ngày sống bên anh sẽ muôn đời
Dẫu cho mƣa rơi đá mòn tháng năm
Lạy trời đƣợc yêu mãi nhau ngƣời ơi!
Đừng mang trái ngang chia lìa lứa đôi
Thế gian ơi! sao nhiều cay đắng
Tình vẫn đắm say, ngƣời cũng xa ta rồi
Ngồi ôm vết thƣơng lòng đớn đau
Nghe tình rên xiết trong tim sầu!
Mùa thu lá bay anh đã đi rồi!
Vỡ tan ôi bao giấc mông lứa đôi
Giờ đành lìa xa thế nhân sầu đau!
Hẹn anh kiếp sau ta nhìn thấy nhau!
267
Mùa Thu Yêu Dƣơng Lam Phuong
Anh muốn đôi ta mãi nhƣ ngƣời tình
Vui đời hẹn hò
Khi bên giòng suối,
Khi trên đồi buồn
Nửa -dêm thanh vắng dìu đến công viên
Đôi trẻ lạc loài trên xác lá vàng
Mùa thu yêu đƣơng
Đƣờng vào Paris
Có lắm nụ hồng
Có tiếng thì thầm,
Nhƣng anh chẳng cần
Mình sống cho nhau
Vƣợt lòng đại dƣơng
Mình gặp lại đây
Sau cơn khát dài thƣơng nhớ bao ngày
Tình yêu trong tay
Mùa thu ơi
Paris dệt mộng tình si
Khi nghe ngƣời đi vào đời,
Thấy lòng nhƣ bớt đơn côi
Bờ môi em là nguồn tin yêu đắm đuối
Ngày thuyền tình vào bến mới
Ta sẽ cho nhau tình yêu tuyệt vời
Anh ƣớc mai sau cũng nhƣ ngày đầu
Thƣơng lời ngọt ngào
Đƣa anh vƣợt khỏi cơn dau ngày nào
Mùa thu thay lá, mùa nối tơ duyên
Anh nguyện một đời tình ta mãi là
Mùa thu yêu đƣơng
268
Mùa Xuân Ơi Nguyễn Ngọc Thiện
Xuân xuân ơi xuân đã về
Có nỗi vui nào vui hơn ngày xuân đến
Xuân xuân ơi xuân đã về
Tiếng chúc giao thừa mừng đón mùa xuân.
Xuân xuân ơi xuân đến rồi
Cánh én bay về cho tim mình nao nức
Xuân xuân ơi xuân đến rồi
Những đóa mai vàng chào mừng xuan sang.
Nghe âm vang bao câu chúc yên lành
Đất nƣớc gấm hoa yên ấm an vui
Bao em thơ khoa áo mới tƣơi cƣời
Chào một mùa xuân mới.
Xuân xuân ơi xuân đã về
Kính chúc muôn ngƣời với bao điều mong ƣơc
Trong hƣơng xuân ta vẫy chào
Kính chúc muôn nhà gặp nhiều an vui.
269
Mùa Xuân Trên Đỉnh Bình Yên Từ Công Phụng
Rồi mai, có một lần tôi đƣa em,
về trên đỉnh yên bình, hiền hòa
Một mùa xuân lên cao,
hôn lên làn tóc xõa, theo mây trôi, bềnh bồng.
Rồi mai, có một lần tôi đƣa em,
đƣa em về miền nắng ấm.
Những con chim thôi ngủ sau mùa đông lạnh căm.
Hát lên gọi mùa xuân rạng rỡ,
Đem mặt trời tô mắt dại tuổi mơ
Trên đỉnh yên bình.
Một mùa xuân ôm kín khung trời,
của tuổi thơ thôi rã thôi rời
Xin đừng làm bão tuổi đôi mƣơi
Để vòng tay khắc khoải ôm xuôi
Từng niềm vui bay theo biển gió.
Hãy ôm trọn, ôm trọn tuổi xuân.
Có một lần vui thôi em,
đừng cho chết hƣơng tình ngọt ngào
Đỉnh bình yên trên cao
Xin em giữ kín cho lâu dài,
một mùa xuân đã thắm trong tôi
270
Mƣa Văn Phụng, Văn Không
Mƣa rơi rơi trên đƣờng, mƣa rơi
suốt canh trƣờng
Mƣa rơi ƣớt phố phƣờng, mƣa
trôi lá trong vƣờn,
Mƣa đang tí tách reo ven tƣờng.
Mƣa rơi trên sông dài, mƣa qua
khắp non đoài
Mƣa cho thắm hoa đời, mƣa cho
hết u hoài
Mƣa cho đám lúa non mỉm cƣờị
Mƣa đem tƣơi vui về cho thắm áo
nâu
Mƣa cho nƣơng dâu và khoai sắn
lên mau
Mƣa nhƣ trút sầu
Mƣa tƣơi lúa đầu
Mƣa rơi qua Bến Hải, Cà Mau
Mƣa rơi trên vai chàng
Mƣa rơi ƣớt vai nàng
Mƣa rơi khắp thôn làng
Mƣa reo những cung đàn
Mƣa nhƣ tiếng ru con dịu dàng
Mƣa yêu bông hoa đời,
Mƣa yêu biết bao ngƣời
Mƣa không biết hững hờ
Mƣa thƣơng lúa bơ vơ
Mƣa yêu lúa mong mƣa từng giờ
Mƣa yêu thƣơng ai nghèo
Mƣa cho lúa ngô nhiều
Mƣa cho hết tiêu điều
Mƣa cho những ai nghèo
Mƣa cho thắm bữa cơm ban
chiều
Mƣa rơi phƣơng đông rôì mƣa tới
phƣơng tây
Mƣa gieo hƣơng xuân về trên
những luống cây
Mƣa rơi chốn này
Mƣa cho lúa đầy
Mƣa cho duyên ta càng nồng say
Mƣa không yêu ngang đƣờng
Mƣa không muốn ai buồn
Mƣa yêu nƣớc non này
Mƣa yêu mến dân cày
Mƣa cho lúa ngô hơn gạo đầy
Mƣa còn gieo xuống đời
Mƣa về cho lúa thêm tƣơi
271
Mƣa Nửa Đêm Trúc Phƣơng
Đêm chƣa ngủ nghe ngoài trời đổ mƣa từng hạt rơi
Gác nhỏ đèn le lói, bóng dáng in trên tƣờng loang
Anh gối tay tôi để nghe chuyện xƣa cũ
Gói trọn trong nỗi nhớ.
Tôi muốn hỏi, có phải vì đời chƣa trọn vòng tay
Có phải vì tâm tƣ dấu kín trang thƣ còn đấy
Nên những khi mƣa nửa đêm làm xao xuyến
Giấc ngủ chƣa đến tìm.
[ĐK:]
Ngoài hiên, mƣa tuôn mƣa lạnh xuyên qua áo ai
Canh dài nghe bùi ngùi
Mƣa lên phố nhỏ, có một ngƣời vừa ra đi đêm nay
Để bao nhiêu luyến thƣơng lại lòng tôi.
Khi trót gửi những hình ảnh của tim vào lòng đêm
Welcome to Yeucahat.com
Những kỷ niệm cho nhau nếu mất đi xin đừng quên
Tôi thiếp đi trong niềm vui
Và đêm rớt những giọt mƣa cuối cùng.
272
Mƣa Rừng Huỳnh Anh
Mƣa rừng ơi! Mƣa rừng!
Hạt mƣa nhớ ai mƣa triền miên
Phải chăng mƣa buồn vì tình đời,
Mƣa sầu vì lòng ngƣời Duyên kiếp không lâụ
Mƣa từ đâu mƣa về làm muôn lá hoa rơi tả tơi
Tiếng mƣa gió lạnh về lùa ngoài mành
Lá vàng rơi lià cành
Gợi ta nỗi niềm riêng
Ôi! ta mong ƣớc xa xôi, những đêm mãi cô đơn gửi tâm tƣ về đâủ
Mƣa thƣơng aỉ Mƣa nhớ aỉ
Mƣa rơi nhƣ nhắc nhở mƣa rơi trong lòng tôi
Mƣa rừng ơi! Mƣa rừng
Tìm đâu hỡi ơi bóng ngày xƣa
Mỗi khi mƣa rừng về muộn màng,
Bóng chiều vàng dần dần tàn
Lòng thƣơng nhớ nào nguôị
273
Mƣa Qua Phố Vắng Hà Phƣơng
Mƣa hắt hiu mƣa buồn qua phố vắng.
Chiều mƣa tuôn cho giá buốt tâm hồn.
Niềm cô đơn theo nhung nhớ dài thêm,mƣa kỷ niệm mƣa tìm về dĩ
vãng.
Anh đã yêu em mƣời mùa mƣa trƣớc .
Một mùa mƣa hai đứa bƣớc song hành .
Tình yêu đƣơng khi thƣơng vẫn còn thƣơng
Em đã vội bỏ trƣờng xa phố phƣờng
Đêm đêm tiễn đƣa ngƣời yêu đi lấy chồng .
Mƣa ôi gió mƣa buồn nhƣ cơn bão lòng .
Tình nồng tình mau chóng phai .
Tình buồn tình mang đắng cay .
Cô đơn cuộc đời, ngồi bên song cửa trông bóng ai ngoài mƣa ....mà
nhớ ngƣời .
Thƣơng nhớ ai mƣa chiều về giăng lối .
Ngƣời yêu xƣa nay đã cách xa rồi .
Còn trong tôi bao nhung nhớ tả tơi .
Mƣa kỷ niệm mƣa thầm rơi trong đời
274
Mƣa Sài Gòn, Mƣa Hà Nội Phạm Đình Chƣơng
Mƣa hoàng hôn,
Trên thành phố buồn gió heo may vào hồn
Thoảng hƣơng tóc em ngày qua
Ôi ngƣời em Hồ Gƣơm về nƣơng chiều tà
Liễu sầu úa thềm cũ nằm mơ hiền hòa
Thƣơng màu áo ngà
Thƣơng mắt kiêu sa
Hiền ngoan thiết tha
Thơ ngây đôi má nhung hƣờng
Hà Thành trƣớc kia thƣờng,
Thƣờng về cùng lối đƣờng
Kia mƣa ƣớt, lạnh mình ƣớt
Chung nón dìu bƣớc thơm phố phƣờng
Mƣa ngày nay,
Nhƣ lệ khóc phần đất quê hƣơng tù đày
Em ngoài ấy còn nhớ hẹn xƣa miệt mài
Giăng mắt heo may
Mƣa mùa thu
Năm cửa ô sầu hắt hiu trong ngục tù
Tủi thân nhớ bao ngày qua
Mƣa ngùi thƣơng nhòa trên giòng sông Hồng Hà
Ôi còn đâu vàng son mùa thơ hiền hòa
Đau lòng Tháp Rùa,
Thê Húc bơ vơ
Thành Đô xác xơ!
Cô liêu trong nỗi u hoài
Lòng ngƣời sống lạc loài
Thê lƣơng mềm vai gầy
Bao oan trái dâng tê tái
Cho kiếp héo mòn tháng ngày
Mƣa còn rơi Ta còn ƣớc
Rồi nắng yêu thƣơng về đời
Vang trời tiếng cƣời ấm niềm tin hồn ngƣời
Mây trắng vui tƣơi
Tình quê ngút khơi. Tự Do phơi phới
275
Mƣa Trên Biển Vắng (Je n'pourrai jamais t'oublier) Lời Việt: Nhật Ngân
Mƣa buồn mãi rơi trên biển xƣa âm thầm
Ôi biển vắng đêm nao tình trao êm đềm
Cơn sóng nào khơi lên nỗi đau trong em
Bao nhiêu chiều lang thang một mình
Anh giờ đã nhƣ mây dạt trôi phƣơng nào?
Em còn mãi nơi đây ngồi ôm kỷ niệm
Ôi cát mềm đêm nào bƣớc chân đôi ta
In hằn sóng đã xoá nhoà những bƣớc chân
Tình nhƣ bóng mây, ngàn năm vẫn bay
Mây ơi mây hỡi, cánh mây giang hồ
Ngày tháng lênh đênh, bờ bến nơi đâu?
Biết chăng tình em, mãi luôn chờ mong!
Bao ngày tháng nên thơ tình yêu đâu rồi
Nay tình đã xa xăm mù khơi phƣơng trời
Ôi nỗi buồn nhƣ mây kín che đôi ta bao ngày
Cô đơn, lạnh lùng
Anh còn nhớ hay quên tình xƣa êm đềm
Anh còn nhớ hay quên vòng tay ân tình
Son phấn nào rồi anh lãng quên đi bao kỷ niệm
Bên nhau với tình yêu ngất ngây
Ngƣời yêu dấu ơi, tình em vẫn xanh
Anh nơi phƣơng đó biết chăng em chờ
Ngày tháng cô đơn, lặng lẽ đi qua
Với bao sầu thƣơng kín dâng hồn ta
Tình nhƣ bóng mây, ngàn năm vẫn bay
Mây ơi mây hỡi, cánh mây giang hồ
Ngày tháng lênh đênh, bờ bến nơi đâu?
Biết chăng tình em, mãi luôn chờ mong
276
Mƣời Năm Tình Cũ Trần Quảng Nam
Mƣời năm không gặp tƣởng tình đã cũ
Mây bay bao năm tƣởng mình đã quên
Nhƣ mƣa bay đi một trời thƣơng nhớ
Em ơi ! Bên kia có còn mắt buồn?
Mƣời năm cách biệt một lần bỡ ngỡ
Quên đi quên đi mộng buồn bấy lâu
Nhƣng em yêu ơi ! Một vùng ký ức
Vẫn còn trong ta cả một trời yêu
Cả một trời yêu bao giờ trở lại
Ôi ! Ta xa nhau tƣởng chừng nhƣ đã
Ôi ! Ta yêu nhau để lòng cứ ngỡ
Tình bất phân ly - tình vẫn nhƣ mơ
Đành nhủ lòng thôi giã từ kỷ niệm
Cho qua bao năm mộng buồn quên dấu
Nhƣng sao bao năm ngày dài qua mãi
Trong anh hôm nay thấy tình còn đây
Mƣời năm cách biệt tình đành quên lãng
Nhƣ mây nhƣ mƣa bay đi muôn phƣơng
Nhƣng em yêu ơi! Một dòng thƣ cũ
Vẫn còn trong ta - một đời cuồng điên
Mƣời năm cách biệt - hình nhƣ em đã
Quên câu yêu thƣơng ta trao cho nhau
Em ơi ! Bên kia còn chăng nhung nhớ
Nhƣ anh hôm nay thấy mƣa trở về
Nhƣ anh hôm nay thấy lòng tiếc nhớ
Mƣời năm không gặp
Mƣời Năm Nhớ Thƣơng
277
Mƣời Năm Yêu Em Trầm Tử Thiêng
Mƣời năm yêu em, em thấm đời mộng mi
Mƣời năm yêu em, ta thấu tình cuồng si
Mƣời năm yêu em, ta hoá thành chiếc lá
Trôi theo từng cơn lũ của kiếp sống.
Tình chƣa yên vui bên sóng đời cuồng nộ
Chợt đêm chia phôi ngăn cách một đại dƣơng
Từng đêm gian nan ta ngỡ mình sắp đuối
Nhƣng em tình vẫn hát từ bến chờ.
Ôi ta nhớ mãi những đêm nằm mộng mị
Hồn ta bay trên đôi cánh reo mừng
Giữa cằn cỗi chợt nghe tìmh xao xuyến
Mƣời Năm Yêu Em
Ngỡ môi em thầm đợi những mùa xuân.
Dƣờng nhƣ trong ta em có điều tuyệt vọng
Dƣờng nhƣ trong em ta vẫn đầy hoài mong
Mƣời năm yêu em cũng sẽ là mãi mãi
Xin em cùng ta hát để nhớ hoài.
278
Nắng Chiều Lê Trọng Nguyễn
Qua bến nƣớc xƣa lá hoa về chiều
lạnh lùng mềm đƣa trong nắng lƣa thƣa
khi đến cuối thôn chân bƣớc không hồn
Nhớ sao là nhớ đến ngƣời ngày thơ
Anh nhớ trƣớc đây dáng em gầy gầy
Dịu dàng nhìn anh đôi mắt long lanh
Anh nhớ bƣớc em khi nắng vƣơng thềm
Má em mầu ngà tóc thề nhẹ bay
Nay anh về qua sân nắng
chạnh nhớ câu thề tim tái tê
chẳng biết bây giờ
ngƣời em gái duyên ghé về đâu
Nay anh về nƣơng dâu úa
giọng hát câu hò thôi hết đƣa
hình bóng yêu kiều
kề hoa tím biết đâu mà tìm
Anh nhớ xót xa dƣới tre là ngà
Gợn buồn nhìn anh em nói yêu anh
Mây lƣớt thƣớt trôi khi nắng vƣơng đồi
Nhớ em dịu hiền nắng chiều ngừng trôi...
279
Nắng Hạ Nguyễn Trung Cang
Bên nhau nắng hạ rộn ràng
Cho nhau thoáng rƣợu nồng nàn
Ðừng ngủ mơ, đừng sầu thơ
Ðừng ngẩn ngơ, cuộc tình tan trong phút giây
Cho nhau mắt lệ nghẹn ngào
Cho nhau ƣớc hẹn ngày nào
Ðời hợp tan, tình dở dang
Nặng sầu mang, bàng hoàng nghe nắng trôi sang
Trời không nắng, để yêu thƣơng, để tơ vƣơng
Tháng ngày lặng lẽ, thời gian thắt se
Xót tình năm cũ, ngƣời xƣa viễn du
Mình ta chiếc bóng, hỡi ai có còn nhớ không?
Hôm nao nắng đẹp dịu dàng
Cho nhau thoáng lệ ngỡ ngàng
Ngƣời ngẩn ngơ, đời là mơ
Tình là thơ, nghẹn lời mừng vui biết bao
Bên nhau nắng hạ rộn ràng
Cho nhau thoáng rƣợu nồng nàn
Ðừng ngủ mơ, đừng sầu thơ
Ðừng ngẩn ngơ, trọn đời ta sống bên nhau....
280
Nắng Thủy Tinh Trịnh Công Sơn
Màu nắng hay là màu mắt em
Mùa thu mƣa bay cho tay mềm
Chiều nghiêng nghiêng bóng nắng qua thềm
Rồi có hôm nào mây bay lên.
Lùa nắng cho buồn vào tóc em
Bàn tay xanh xao đón ƣu phiền
Ngày xƣa sao lá thu không vàng
Và nắng chƣa vào trong mắt em
Em qua công viên bƣớc chân âm thầm
Ngoài kia gió mây về ngàn
Cỏ cây chợt lên màu nắng
Em qua công viên mắt em ngây tròn
Lung linh nắng thủy tinh vàng
Chợt hồn buồn dâng mênh mang
Chiều đã đi vào vƣờn mắt em
Mùa thu qua tay đã bao lần
Ngàn cây thắp nến lên hai hàng
Để nắng đi vào trong mắt em
(Màu nắng bây giờ trong mắt em)
281
Nếu Có Nhớ Đến
Khánh Băng
Nếu có nhớ đến mối duyên tình ban đầu .
Nếu có nhớ đến phút vui qua rồi .
Nếu có nƣớc mắt thấm tràn dòng châu .
Vấn vƣơng vì đâu ?
Nếu có nhớ đến mối duyên tình ban đầu .
Nếu biết kiếp sống cách chia đôi đƣờng .
Mỗi lúc nhớ đến đến ngƣời mình mơ .
Sầu lắng đêm trƣờng .
Đời lắm sóng gió yêu đƣơng càng lắm gắn bó .
Tình lắm nuối tiếc thiên Thu càng lắm thắm thiết .
Duyên kiếp biết đâu ngày mai ?
Nếu có nhớ đến mối duyên tình ban đầu .
Nhé xin đừng !
Chớ có oán trách mối sầu ngàn Thu !
Một lần dở dang rồi .
282
Nếu Đừng Dang Dở
Hoài Linh
Em ơi nếu đừng dang dở
Nếu đừng dang dở
Thì tình ta nhƣ bài thơ
Đẹp nhƣ giấc mơ
Em ơi lệ ƣớt hoen mi
Còn ƣớc mong chi
Kiếp sau chờ nhau em nhé
Thôi sầu biệt ly
Ƣớc cũ thề xƣa nhắc bao niềm nhớ
Nhiều khi trong đêm mơ hồn dật dờ
Mộng thấy bóng hình ai xa mờ
Em ơi chốn nao biết em về đâu ?
Xót xa cho lòng nhau thƣ nhạt màu
Nát tan duyên tình đầu
Đành phụ lòng nhau
Đêm nay tiếng lòng nức nở
Gió lùa gác nhỏ
Từng giọt mƣa rơi buồn tênh
Hồn em vắng lạnh
Mênh mang vẳng tiếng chuông ngân
Vọng đến bâng khuâng
Sắt se buồn trong đêm tối
Dâng ngập hồn tôi.
283
Nếu Một Mai Em Sẽ Qua Đời
Phạm Duy
Nếu một mai em sẽ qua đời
Hoa phủ đầy ngƣời
Xe nhịp đằm khơi xa xôi.
Nếu một mai em đốt pháo vui
Hát theo ngƣời hƣơng cƣới chia phôi
Cƣời mặn tình đời.
Nếu một đêm em bƣớc qua thềm
Mang nặng hồn mềm
Em trở mình trên nhân duyên
Nếu nửa đêm trăng gió đã lên
Bão mƣa êm, chăn gối ghi trên
Bia mộ đƣờng quên.
Nếu một mai không còn ai
Đứng bên kia đời trông vòi vói
Không còn ai, đâu còn ai.
Trong ngày mai, có dƣ hƣơng ngƣời
Chỉ là gian dối mà thôi.
Nếu về sau em có qua cầu
Không chẳng vì sầu
Thƣơng chẳng còn đâu
Mà nói chuyện quên nhau
Nếu vì sao, quay gót cuốn mau
Dấu chân sâu in vết không lâu
Chẳng nợ gì nhau.
284
Nếu Một Ngày
Khánh Băng
Nếu, nếu một ngày không có em
Thì niềm cô đơn dài nhƣ năm tháng
Nhƣ mùa thu chết nhƣ lá thu rơi
Nếu, nếu ngày ấy mình đừng quen nhau
Thì ngày có đâu buồn đau
Những khi mình xa nhau có đâu buồn đau
Nhớ, nhớ một chiều em đến thăm
Ngoài trời mƣa rơi trời mƣa không dứt
Con đƣờng trơn ƣớt em đến thăm tôi
Nhớ, nhớ ngày ấy mình cầm tay nhau
Nhìn hạt mƣa ƣớt mi
Ngày sau sẽ không còn mƣa rơi, sẽ không còn mƣa rơi
Thôi niềm thƣơng ấy xin trả cho ngƣời
Vì ngày mai tôi sẽ xa rời kỷ niệm, đành xa rời mãi
Trên, trên con đƣờng sóng gió ra đi
Vì làm trai tôi đành lỗi hẹn
Những niềm tin sẽ không xa rời, sẽ không xa rời
Nếu, nếu một ngày không có tôi
Thì ngƣời yêu ơi đừng quên tôi nhé
Xin đừng giận dỗi, xin hiểu cho tôi
Nếu, nếu ngày ấy mình đừng yêu nhau
Thì ngày nay có đâu buồn đau
Những khi mình xa nhau có đâu buồn đau
285
Nếu Ta Đừng Quen Nhau Huỳnh Anh
Nếu ta đừng quen nhau một chiều hoa nắng tƣơi màu
Tình cờ giây phút ban đầu gặp nhau không nói nên câu.
Mắt anh thầm lặng nói duyên kiếp một lời thôi
Giờ còn ghi nhớ mãi ngày ấy quá xa mờ.
Mƣa khuya buồn lê thê điều hiu giăng khắp lối về
Còn ai đếm bƣớc âm thầm tìm trong ngõ vắng cô liêu
Giữa đêm tàn lạnh giá mơ bóng bao ngày qua
Một ngày nên duyên mới duyên kiếp dễ nào phai
Mùa thƣơng ngày cũ ƣớc mộng dệt thành thơ
Dìu bƣớc dƣới trăng ngà ta có nhau
Nhƣng giây phút mong manh ấy
Nhắc thêm buồn lòng mà thôi
Chiều còn nhạt thời gian vào quên lãng.
Nếu ta đừng quen nhau thì đời chƣa vƣớng u sầu
Ngày xanh chƣa nhuốm thƣơng đau màu hoa chƣa úa phai mau
Nắng lên rồi đẹp lối thƣơng nhớ rồi dần vơi
Chuyện ngày xƣa xin gửi theo áng mây chiều trôi.
286
Ngàn Năm Vẫn Đợi Nhạc Nhật, Lời Việt: Khúc Lan
Bên nhau ta say đắm ôi hạnh phúc đôi mình
Anh nghe trong tim ngất ngây tình ta âu yếm
Tƣởng tình nhƣ trong giấc mơ ta không hề biết
Con tim nhân gian sẽ không bao giờ bền lâu.
Thôi đành tình anh trao em
Tình nhƣ thông xanh ngàn năm vẫn đợi
Ngƣời yêu hỡi muôn đời khó quên
Vì yêu, anh xin đón anh trong vòng tay
Cứ yêu xin đừng mơ ƣớc gì
Dù xa nhau mãi vẫn yêu nhau hoài
Tình không hề phai
Em yêu ơi thế là trời đã an bài
Ta yêu thƣơng nhau phải phải đâu vì ai xui khiến
Dù ngày mai không có anh vui hay buồn tủi
Em xinh em tƣơi chỉ cho riêng em mà thôi
Mai xa rồi dù không bên nhau
Mình anh cô đơn anh vẫn gắng cƣời
Đừng lo lắng thêm u sầu hỡi em
Vì yêu, anh xin giữ anh trong tầm tay
Cứ yêu xin đừng mơ ƣớc gì
Giọt lệ ta đã khóc cho bao ngày
Ngƣời ơi đừng quên
287
Ngàn Thu Áo Tím Hoàng Trọng, Vĩnh Phúc
Ngày xƣa xa xôi em rất yêu màu tím
Ngày xƣa vô tƣ em sống trong trìu mến
Chiều xuống áo tím thƣờng thƣớt tha
Lƣớt trên đƣờng gấm hoa
Ngắm mây chiều thƣớt tha.
Từ khi yêu anh anh bắt xa màu tím
Sầu thƣơng cho em mơ ƣớc chƣa kịp đến
Trời đã rét mƣớt cùng gió mƣa
Khóc anh chiều tiễn đƣa
Thế thôi tàn giấc mơ.
Anh xa xôi bóng mƣa giăng mờ lối
Anh xa xôi áo bay trong chiều rơi
Anh xa xôi áo ôm tim lẻ loi
Tím lên khung trời nhớ nhung đầy vơị
Mƣa rơi rơi bóng anh nhƣ làn khói
Mƣa rơi rơi bóng anh xa ngàn khơi
Mƣa rơi rơi có hay chăng lòng tôi
Có hay bao giờ bóng ngƣời yêu tới.
Từ khi xa anh em vẫn yêu và nhớ
Mà sao anh đi đi mãi không về nữa
Một bóng áo tím buồn ngẩn ngơ
Ƣớc trong chiều gió mƣa,
Xót thƣơng hình bóng xƣa
Ngàn thu mƣa rơi trên áo em màu tím
Ngàn thu đau thƣơng vƣơng áo em màu tím
Nhuộm tím những chuỗi ngày vắng nhau
Tháng năm còn lƣớt mau Biết bao giờ thấy nhau.
288
Ngăn Cách Y Vân
Yêu nhau trong cuộc đời, mơ duyên tình dài gắn bó đôi lời .
Ta quen nhau một ngày, thƣơng nhau trọn đời, giữ cho lâu dàị
Khi chia tay lần đầu, duyên chƣa đậm mầu cũng đã say nhiềụ
Một thời gian quen biết, tình ta tha thiết muôn phần
Nhƣng không ai nào ngờ, duyên đang mặn mà bỗng đã chia lìa
Đêm chia ly lạnh lùng, đƣa tay một lần, đến mai không còn.
Đêm nay không còn dài, xin cho vài lời, chớ trách nhau hoài
Lời từ ly êm ái, để đâu không nói đêm nay ...
Từ ngày mai ngăn cách, hết rồi là khi đƣa đón
Có mấy ai không buồn lúc duyên chƣa tròn thƣơng mến
Em lên xe hoa rồi! Biết rằng sầu để một ngƣời
Rƣợu hồng chẳng đƣợc say mà đành lòng nếm chua cay!
Mây sao quên hạn kỳ?
Cho trăng buồn vì nhớ mãi câu thề.
Mây đem mƣa trở lại, mƣa hay nhiều lời, khiến trăng mỉm cƣời ...
Không! Trăm không ngàn lần, không ai giận hờn nếu đã hay rằng:
''Lòng ngƣời nhƣ chiếc lá, nằm trong cơn gió vô tình''
289
Ngày Đó Trên Chiếc Cầu Trần Thiện Thanh
Ngày đó trên chiếc cầu, em nhớ chăng
Một chiếc áo dài, màu trắng xinh xinh
Một nụ cƣời, mời anh đƣa em vào đời
Và từ đó, hai đứa mình quen nhau.
Ngày đó nơi chúng mình, em nhớ chăng
Một ánh mắt nhòa, mầu nƣớc long lanh
Một cuộc tình em trao anh ngày nào
Và từ đó, hai đứa mình yêu nhau.
Em ơi, em ơi ngày yêu đó
Quê hƣơng ly tan cùng duyên mới
Ra đi anh mang một mối tình,
Một cuộc tình quá hững hờ
Em ơi, em ơi ngày yêu đó,
Ra đi em mang một duyên mới
Lang thang, đam mê nhiều mối tình,
Để lòng này sắt se nhiều.
Hình bóng trên chiếc cầu, tà áo xanh
Một bức tranh tình còn mãi nơi anh
Nhìn cuộc tình đang trôi theo vào dòng đời
Và anh mơ, tới những ngày yêu xƣa.
Hình bóng trên chiếc cầu, tà áo xanh
Một bức tranh tình còn mãi nơi anh
Nhìn cuộc tình đang trôi theo vào dòng đời
Và anh mơ, tới những ngày yêu xƣa
Và anh mơ, tới những ngày yêu xƣa.
290
Ngày Em Đi Lam Phƣơng
Ngày em ra đi Em chỉ mang con tim hành lý
Để quên mùa đông Cho tháng năm anh thêm lạnh lùng.
Đôi tay hôm nào Dìu nhau trong cơn mê -đầy
Giờ đôi tay ấy Lau ngần lệ ngàn lời biệt ly.
Chiều trên sân ga Tia nắng nghiêng nghiêng xuyên ngàn lá
Giấc mơ đời ta Theo chuyến xe, tan trong nhạt nhòa.
Bên nhau phút này Làm sao anh xa con tầu
Lệ em tuôn mãi Ai biết đƣợc lòng mình khổ đau.
ĐK: Tiếng còi vang, Còi vang để mang em về đó
Lòng anh nát tan theo con tầu
Tầu xa khuất bóng Anh ngỡ rằng mình còn chiêm bao.
Đƣờng em đang đi Em có nghe con tim vừa ý.
Chắc con đƣờng vui Đang nở hoa nên quên hẹn hò.
Cô đơn anh về Đƣờng xƣa mƣa rơi âm thầm
Từng đêm nuối tiếc Anh đã nghe hồn mình lạnh câm.
291
Ngày Hạnh Phúc Nguyễn Hồng Thuận
Ngƣời đã đến bên anh một ngày
Sƣởi ấm mãi qua đêm đông dài
Từ ánh mắt đầu trao nhau
Lòng em đã thầm yêu anh
Từ hôm ấy anh bỗng nhớ nhiều
Nhìn mắt ai nói lên bao điều
Dƣờng nhƣ đã từ bao năm
Mình sinh ra dành cho nhau
Em đã luôn nguyện cầu
Một ngƣời chở che cho em bình yên
Một ngƣời ấm áp,
Sẽ quan tâm biết em cần gì hơn nữa
Anh đã thấy một ngƣời
Sẽ cùng với anh vƣợt ngàn bão giông
Và giờ là khoảnh khắc mình mãi mãi bên nhau
Em chờ đợi,biết bao năm rồi
Anh đã sống những ngày đơn côi
Từ đây ngọt bùi sớt chia
Hãy vững tin bờ vai anh nhé
Em chỉ cần có anh trong đời
Ta cho nhau giấc mơ tuyệt vời
Hãy cầm tay em,hãy cầm tay anh
Mình sẽ bên nhau
Mãi mãi không gì đổi thay
292
Ngày Tân Hôn Nhạc Ngoại, Lời Việt: Phạm Duy
Em bên mình anh lặng yên dƣới bàn thờ
Và quanh chúng ta là vui sƣớng chan hòa
Tình duyên nhỏ bé thành đôi ƣớc mơ già
Bao nhiêu tóc tơ giờ đây đã kết se
Ta bên mình nhau rồi đi suốt con đƣờng
ƣa ta suốt đời về nơi xứ thiên đƣờng
Về nơi tổ ấm nhờ ơn đức cao vời
Ơn Mẹ Maria ... ngƣời yêu hỡi
Ơi ngƣời, ngƣời yêu dấu ơi
Cùng bên nhau suốt đời
Cùng chia xót nỗi vui
Hay nỗi sầu cùng cho nhau
Biết bao là yêu
Vì dầu, đời qua mau
Với mái đầu rồi đây sẽ trắng phai
Ôi vai kề vai và tay nắm tay rồi
ời thôi vắng tanh lẻ loi kết đôi rồi
Từ đây nồng ấm đời thôi hết u hoài
Ave Maria! Ôi tình chăn gối bao năm
Sẽ mang về mãi tận cõi già ...
293
Ngày Về Hoàng Giác
Tung cánh chim tìm về tổ ấm
Nơi sống bao ngày giờ đằm thắm
Nhớ phút chia ly, ngại ngùng bƣớc
chân đi
Luyến tiếc bao ngày xanh.
Tha thiết mong tìm về bạn cũ
Nhƣng cánh chim mịt mùng bạt gió
Vắng tiếng chim xanh ngày vui hót
tung bay
Mờ khuất xa xôi nghìn phƣơng.
Trên đƣờng tha hƣơng, vui gió
sƣơng
Riêng lòng ta mang mối nhớ
thƣơng
Âm thầm thƣơng tiếc cho ngày về
Tìm lại đƣờng tơ nay đã dứt
Nghe tiếng chim chiều về gọi gió
Nhƣ tiếng tơ lòng ngƣời lạc bƣớc
Nhấp chén men say còn vƣơng
bóng quê hƣơng
Dừng bƣớc tha hƣơng lòng đau.
Tung cánh chim tìm về tổ ấm
Nơi sống bao ngày giờ đằm thắm
Nhớ phút chia ly, ngại ngùng bƣớc
chân đi
Luyến tiếc bao ngày xanh.
Tha thiết mong tìm về bạn cũ
Nhƣng cánh chim mịt mùng bạt gió
Vắng tiếng chim xanh ngày vui hót
tung bay
Mờ khuất xa xôi nghìn phƣơng.
Trên đƣờng tha hƣơng, vui gió
sƣơng
Riêng lòng ta mang mối nhớ
thƣơng
Âm thầm thƣơng tiếc cho ngày về
Tìm lại đƣờng tơ nay đã dứt
Nghe tiếng chim chiều về gọi gió
Nhƣ tiếng tơ lòng ngƣời lạc bƣớc
Nhấp chén men say còn vƣơng
bóng quê hƣơng
Dừng bƣớc tha hƣơng lòng đau.
Nhấp chén men say còn vƣơng
bóng quê hƣơng
Dừng bƣớc tha hƣơng lòng đau.
294
Ngày Vui Bên Nhau Trịnh Nam Sơn
Ngày vui đã đến có đôi uyên ƣơng chiều mến
Tìm về bên nhau đã nhƣ quen từ thƣở nào
Tình yêu mộng mơ viết ra thành lời thơ
Ngọt bùi trên miền thiết tha hứa cho nhau từng cánh hoa
Yêu thƣơng tình nhƣ đã say
Ly rƣợu nồng này không thấy vơi
Đôi môi hồng ôi ngát thơm
Ta bên em mãi thôi
Ngày vui đã đến viết câu yêu thƣơng màu tím
Ngàn đời bên nhau ngất ngây
Gửi thơ hồng vào áng mây
Yêu thƣơng tình nhƣ đã say
Ly rƣợu mừng này không thấy vơi
Đôi môi hồng ôi ngát thơm
Ta bên em mãi thôi
295
Ngày Xƣa Hoàng Thị Phạm Duy, Thơ: Phạm Thiên Thƣ
Em tan trƣờng vè, đƣờng mƣa nho nhỏ
Em tan trƣờng về, đƣờng mƣa nho nhỏ
Ôm nghiêng tập vở, tóc dài tà áo vờn bay
Em đi dịu dàng, bờ vai em nhỏ
Chim non lề đƣờng, nằm im dấu mỏ
Anh theo Ngọ về gót giầy lặng lẽ đƣờng quê
Em tan trƣờng về, anh theo Ngọ về
Chân anh nặng nề, lòng anh nức nở
Mai vào lớp học anh còn ngẩn ngơ, ngẩn ngơ
Em tan trƣờng về, mƣa bay mờ mờ
Anh trao vội vàng, chùm hoa mới nở
Ép vào cuối vở muôn thuở còn thƣơng, còn thƣơng
Em tan trƣờng về, anh theo Ngọ về
Em tan trƣờng về, anh theo Ngọ về
Môi em mỉm cƣời mang mang sầu đời, tình ơi
Bao nhiêu là ngày theo nhau đƣờng dài
Trƣa trƣa, chiều chiều Thu Đông chẳng nhiều
Xuân qua rồi thì chia tay phƣợng nở sang hè Rồi ngày qua đi, qua đi, qua đi, …
Nhƣ phai nhạt mờ đƣờng xanh nho nhỏ
Nhƣ phai nhạt mờ, đƣờng xanh nho
nhỏ
Hôm nay tình cờ đi lại đƣờng xƣa,
đƣờng xƣa
Cây xƣa còn gầy nằm phơi dáng đỏ
Áo em ngày nọ phai nhạt mấy màu
Âm vang thuở nào bƣớc nhỏ tìm nhau,
tìm nhau
Xƣa tan trƣờng về, anh theo Ngọ về
Nay trên đƣờng này đời nhƣ sóng nổi
Xóa bỏ vết ngƣời, chân ngƣời tìm
nhau, tìm nhau
Ôi con đƣờng về, ôi con đƣờng về
Bông hoa còn đẹp lòng sao thấm mệt
Ngắt vội hoa này nhớ ngƣời thuở xƣa,
thuở xƣa
Xƣa tan trƣờng về, anh theo Ngọ về
Xƣa tan trƣờng về, anh theo Ngọ về
Đôi chân mịt mù theo nhau bụi đỏ
đƣờng mơ
Xƣa theo Ngọ về mái tóc Ngọ dài
Hôm nay đƣờng này, cây cao hàng gầy
Đi quanh tìm hoài ai mang bụi đỏ đi rồi
296
Ngậm Ngùi Phạm Duy
Nắng chia nửa bãi chiều rồi
Vƣờn hoang trinh nữ khép đôi lá rầu
Sợi buồn con nhện giăng mau
Em ơi hãy ngủ anh hầu quạt đâỵ
Lòng anh mơ với quạt này,
trăm con chim mộng về bay đầu giƣờng.
Ngủ đi em mộng bình thƣờng,
ngủ đi em mộng bình thƣờng.
Ru em sẵn tiếng, thùy dƣơng đôi bờ.
Ngủ đi em, ngủ đi em.
Ngủ đi mộng vẫn bình thƣờng
À ơi có tiếng thùy dƣơng mấy bờ
Cây dài bóng xế ngẩn ngơ
Hồn em đã chín mấy mùa buồn đau
Tay anh em hãy tựa đầu
cho anh nghe nặng trái sầu rụng rơị
297
Nghẹn Ngào Lam Phƣơng
Thôi anh đi về đi
xa xôi rồi thăm nhau mà chi
duyên không tròn lƣu luyến càng thêm đau buồn.
Thôi anh đi về đi
đau thƣơng nầy em xin dành mang
Anh đi về đi cho vui lòng ngƣời tạ
Ôi ai có ngờ đâu
đời em là bể sầu
Nay tình xƣa đã chết
Ngày vui đã tàn
Lòng em nát tan.
ời em mộng gì đâu
Em nào mơ mộng gì đâu
Khóc cho mối duyên đầu
lỡ làng lệ sầu chứa chan.
Anh nhớ chăng ngày xƣa
Ðôi ta nghèo thôn xa đìu hiu
Năm canh dài nƣớc mắt nhiều hơn mƣa buồn.
Thôi tiếc thƣơng mà chi
Trông mong gì anh đi về đi
Anh đi về đêm nay cho tròn cuộc vuị
298
Ngõ Hồn Qua Đêm Hàn Châu
Chiều bàn giao qua vùng đêm đen biên giới
Theo cánh quân, anh đóng ven lƣng chừng đồi
Nghe muôn côn trùng than trong đêm trƣờng
Sầu thƣơng thế nhân, hồn run tìm thức
Quay trong vùng thƣơng nhớ
Len lén đƣa anh qua bến mộng ngày xƣa
Chuyện ngày xƣa, chia đều ra hai phe đánh
Anh lấy cây làm súng bên em diệt thù
Phe kia ngan tàn, xua quân đốt nhà
Đuổi hai đứa ta
Trò chơi tuổi xanh, đôi bên cùng nhau đánh
Thƣơng xác lân nhau nhƣ oán hận nghìn thù
Tháng tháng tiếc nuối
Thơ ấu ra đi anh giã từ cuộc chơi đó
Đêm tiễn đƣa anh
Quay gót son mềm em đếm dài cây số thƣa
Gói gém quá khứ trong chiếc ba lô
Nơi tuyến đầu nằm thao thức
Giây phút suy tƣ
sanh giấc mơ gầy nghe trái sầu rụng nửa đêm
Nhìn hỏa châu lƣng trời soi chia đêm tối
Anh ngỡ nhƣ ngày cƣới hoa đăng ngập trời
Xin em tin rằng, đôi ta bây giờ
Dù xa cách nhau
Tình yêu ngàn năm không phai nhạt hƣơng sắc
Anh hứa yêu em trong suốt cuộc đời này
299
Ngọc Lan Dƣơng Thiệu Tƣớc
Ngọc Lan giòng suối tơ vƣơng mắt thu hồ dịu ánh vàng.
Ngọc Lan nhành liễu nghiêng nghiêng tà mấy cánh phong nắng thơm
ngoài song.
Nét thắm tô bóng chiều, giấc xuân yêu kiều, nền gấm cô liêụ
Gió rung mờ suối biếc, ý thơ phiêu diêu!
Ngón tơ mềm chờ phím ngân trùng, mạch tƣơng lai láng.
Dáng tiên nga giấc mơ nghệ thƣờng lỡ làng.
Ngọc Lan giọng ƣớp men thơ, mát êm làn lụa bông là.
Ngọc Lan trầm ngát thu hƣơng. Bờ xanh bóng dƣơng phút giây chìm
sƣơng.
Bông hoa đời ngàn xƣa tới naỵ
Rung nhạc đó đây cho đời ngất ngây, cho tơ trùng đờn hờ phím loan.
Thê lƣơng mây nƣớc sắt se cung đàn. ôi tâm hồn nghệ sĩ chìm trong
sƣơng thắm.
Nhớ phút khuê ly, hôn mê tuyết hoa Ngọc Lan.
Mờ mờ trong mây khói, men nồng u ấp duyên hững hờ dần dần
vƣơng theo gió, tơ lòng dâng bao cùng thƣơng nhớ
300
Nguyệt Ca Trịnh Công Sơn
Từ khi trăng là nguyệt, đèn thắp sáng trong tôi
Từ khi trăng là nguyệt, em mang tin bối rối
Từ khi trăng là nguyệt, tôi nhƣ từng cánh diều vui
Từ khi em là nguyệt, trong tôi có những mặt trời
Từ đêm khuya khi nắng sớm, hay trong những cơn mƣa
Từ bao la em đã đến, xua tan những nghi ngờ
Từ trăng xƣa là nguyệt, lòng tôi có đôi khi
Tựa bông hoa vừa mọc, hân hoan giây xuống thế
Từ khi trăng là nguyệt, tôi nghe đời gõ nhịp ca
Từ khi em là nguyệt, cho tôi nghe bóng mát thật là
Từ trăng thôi là nguyệt, là trăng với bao la
Từ trăng kia vừa mọc, trong tôi không trí nhớ
Từ trăng thôi là nguyệt, hôm nao chợt có lời thƣa
Rằng em thôi là nguyệt, tôi nhƣ đứa bé dại khờ
Vƣờn năm xƣa em đã đến, nay trăng của vô vi
Giọt sƣơng khuya rụng xuống lá, nhƣ trách ai lần về
Từ trăng thôi là nguyệt, mõi mê đã thôi lăn
Vƣờn năm xƣa vừa mệt, cây đam mê hết nhánh
Từ trăng thôi là nguyệt, tôi nhƣ đƣờng phố nhiều tên
Từ em thôi là nguyệt, tôi xin đứng đó một mình
Từ trăng thôi là nguyệt, tôi nhƣ giọt nắng ngoài kia
Từ em thôi là nguyệt , coi nhƣ phút đó tình cờ
Từ em thôi là nguyệt, tôi xin đứng đó một mình
301
Ngƣời Đi Qua Đời Tôi Phạm Đình Chƣơng
Ngƣời đi qua đời tôi trong những chiều đông sầụ
Mƣa mù lên mấy vai gió mù lê mấy trời
Ngƣời đi qua đời tôi, hồn lƣng miền rét mƣớt,
Vàng xƣa đầy dấu chân, đen tối vùng lãng quên.
Bàn tay mềm khói sƣơng, tiếng hát nào hơ nóng. Và ai qua đời tôi,
chiều âm vang ngàn sóng.
Trên lối về nghĩa trang ...
Nghe những lời linh hồn, nghe những lời linh hồn,
Trong mộ phần đen tối đen.
Ngƣời đi qua đời tôi, không nhớ gì sao nguời,
mƣa nào lên mấy vai, gió nào lên mấy trờị
Ngƣời đi qua đời tôi, đƣờng xƣa đầy lá úa,
Vàng xƣa đầy dấu chân, đen tối vùng lãng quên.
Em đi qua đời anh không nhớ gì sao em?
302
Ngƣời Em Sầu Mộng Lƣu Trọng Lƣ
Em là gái bên song cửa
Anh là mây bốn phƣơng trời
Anh theo cánh gió chơi vơi
Em vẫn nằm trong nhung lụa
Em chỉ là em gái thôi
Ngƣời em sầu mộng muôn đời
Tình nhƣ tuyết giăng đầu núi
Vằng vặc muôn thu nét tuyệt vời
Ai bảo em là giai nhân
Cho đời anh đau buồn
Ai bảo em ngồi bên song
Cho vƣơng nợ thi nhân
Ai bảo em là giai nhân
Cho lệ đêm dâng tràn
Cho tình giăng đầy trƣớc ngõ
Cho mộng tràn gối thơ
303
Ngƣời Hàng Xóm (Bƣớm Trắng) Thơ: Nguyễn Bính, Nhac: Tô Thanh Tùng
Nhà nàng ở cạnh nhà tôi,
Cách nhau cái dậu mùng tơi xanh rờn.
Hai ngƣời sống giữa cô đơn,
buom Nàng nhƣ cũng có nỗi buồn giống tôi.
Giá đừng có dậu mùng tơi,
Thế nào tôi cũng sang chơi thăm nàng.
Tôi chiêm bao rất nhẹ nhàng...
Có con bƣớm trắng thƣờng sang bên này.
Bƣớm ơi! Bƣớm hãy vào đây!
Cho ta hỏi nhỏ câu này chút thôi...
Chẳng bao giờ thấy nàng cƣời,
Nàng hong tơ ƣớt ra ngoài mái hiên.
Mắt nàng đăm đắm trông lên...
Con bƣơm bƣớm trắng về bên ấy rồi!
304
Ngƣời Ngoài Phố Anh Việt Thu
Ngƣời đi đi ngoài phố, chiều nắng tắt bên sông
Ngƣời đi đi ngoài phố, bóng dáng xƣa miệt mù
thành ghế đá chiều công viên
Ngày xƣa, ngày xƣa, ngày xƣa đã hết rồi
Ngƣời đi đi ngoài phố chừng bỡ ngỡ, bơ vơ
Ngƣời đi đi ngoài phố mấy dấu chân lạc loài
hình bóng cũ ngƣời yêu ơi
còn đâu, còn đâu, tình duyên đã lỡ rồi
Thôi chia tay nhau từ đây nghe nƣớc mắt vây quanh
biết lỡ yêu đƣơng sẽ đau thƣơng suốt cả
một đời, nhƣng mấy khi tình đầu
kết thành duyên mong ƣớc
mấy khi tình đầu kết trong mộng đâu em
Xin từ giã đƣờng phố trắng mƣa mau
làm chim bay mỏi cánh nƣớc mắt đến tạ từ
thành phố cũ ngƣời yêu xƣa
còn đâu, còn đâu giờ đây xin giã từ
305
Ngƣời Tình Mùa Đông Nhạc Ngoại
Đƣờng vào tim em ôi băng giá
Trời mùa đông mây vẫn hay đi về vẫn mƣa,
Mƣa rơi trên đƣờng thầm thì
Vì đâu mƣa em không đến
Đƣờng vào tim em mây giăng kín
Bàn chân anh trên lối đi không thành
Những đêm khuya mƣa buồn một mình
Có khi cho ta quên cuộc tình.
Từng cơn mƣa hắt hiu bên ngoài song thƣa
Lắm khi mƣa làm hồn ta nhớ mãi ngày qua.
Nhớ con phố xƣa vẫn âm thầm đợi chờ,
Nhớ đôi vai ngoan em sợ trời mƣa gió.
Từng ngày ta vẫn đƣa em về qua phố
Vẫn chim cao trời mƣa lũ, vẫn tiếng buồn xƣa,
Ôi bàn tay ai đã giắt em chiều nay?
306
Ngƣời Tình Trăm Năm Đức Huy
Đến một ngày một ngày nào đó
Em xa anh một ngày nào đó.
Anh nhớ có một lần một lần mình nói
Ta yêu nhau có vầng trăng làm chứng
Bầu trời nhiêu sao sáng đêm nay
Nhiều nhƣ những gì mình muốn có
Một lần đã trọn vẹn ái ân
Với anh em mãi là ngƣời tình trăm năm
Và nếu nhƣ có một ngày một ngày nào đó
Em sang ngang một ngày nào đó
Anh sẽ chúc em đƣợc đƣợc nhiều hạnh phúc
Cho em luôn luôn đƣợc gì em muốn
Bầu trời nhiều sao sáng đêm nay
Nhiều nhƣ những gì mình đã có
Một lần đã trọn vẹn hiến dâng
Với Anh em mãi là ngƣời tình trăm năm
Nhƣng vòng yêu dấu đã xa rồi nhƣ con tàu ra khơi
Đến một ngày nào đó em sẽ biết rằng
Anh yêu em nhiều bao nhiêu
Bầu trời nhiều sao sáng đêm nay
Nhiều nhƣ những gì mình đã mất
Một lần đã trọn vẹn hiến dâng
Với anh em mãi là ngƣời tình trăm năm
Và nếu nhƣ có một ngày một ngày nào đó
Em quên anh một ngày nào đó
Những ân tình nhạt nhòa phai dấu
Trong con tim chẳng còn thƣơng đau
Bầu trời nhiều sao sáng đêm nay
Nhiều nhƣ những kỷ niệm qua tay
Một lần đã trọn vẹn ái ân
Với, anh em mãi là ngƣời tình trăm năm.
307
Ngƣời Yêu Cô Đơn Đài Phƣơng Trang
Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng không duyên.
Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng không thành.
Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng dở dang.
Yêu ai cũng lở làng dù rằng tôi chẳng lỗi chi.
Đời tôi cô đơn nên yêu ai chẳng bao lâu.
Ngày mai đây em lên xe hoa bƣớc theo chồng.
Đời tôi quen cô đơn nên tôi chẳng trách em.
Tôi quen rồi những chuyện dang dở từ khi mới yêu.
Tôi quen tôi đã quen rồi em.
Dang dở khi tình yêu không xây trên bạc vàng.
Tôi quen tôi đã quen rồi em.
Em khóc làm chi nữa bận lòng gì kẻ trắng tay
Tôi xin xin chúc em ngày mai.
Hoa gấm ngọc ngà luôn vây quanh em cả cuộc đời.
Riêng tôi duyên kiếp luôn dở dang.
Nên suốt đời tôi vẫn yêu cô đơn nhƣ tình nhân
Đời tôi cô đơn bao năm qua vẫn cô đơn.
Dù ai đẹp đôi nhƣng riêng tôi vẫn lạnh lùng.
Trời cho tôi cô đơn bao nhiêu lần nữa đây.
Tôi không hề trách đời hay giận đời mau đổi thay
308
Ngƣời Yêu Dấu (Mong Gei Ta) James Wong, Lời Việt: Chí Tài
Ngƣời yêu dấu, biết bao giờ đƣợc trông thấy anh
Cùng em sánh vai, dìu em bƣớc trên
Đƣờng nắng ban mai ngàn hoa
Ngƣời yêu dấu, những kỷ niệm ngày xƣa khó phai
Giờ đây vắng anh, lòng em nhớ nhung
Thầm khóc cho duyên mình
Nhìn đàn chim én tung cánh
Nhắn tin về phƣơng trời xa
Biết anh còn thƣơng nhớ đến ngƣời xƣa
Đã trao anh trọn tình yêu của tuổi mộng mơ
Ngƣời yêu dấu, những tháng ngày mình đã cách xa
Dù xa vắng anh, lòng em vẫn luôn
Thầm nhớ anh muôn đời
309
Nhạc Sầu Tƣơng Tƣ Hoàng Trọng, Hoàng Dƣơng
Chiều rơi, cho lòng lạc loài chơi vơi
Ngày rơi, ai buồn giây phút qua rồi
Thời gian, luống phụ cho ai mãi đâu
Luống phụ cho ai mãi đâu, muôn kiếp u sầu ...
Chiều ơi, trôi về miền nào xa xôi
Tìm ai, tiếng lòng thổn thức than dài
Tình ơi, mắt lệ chan chứa khắp nơi
Gió buồn không hỡi gió ơi, tan nát tơi bời ...
Mây trôi bơ vơ, mang theo niềm nhớ
Ánh trăng vàng úa soi bóng hình ai phƣơng trời nào đây
Môi em thơ ngây, mái tóc buông dài, đôi mắt u buồn, lệ thẫm đêm
nào ƣớt hoen khăn hồng ...
Vì đâu, cho lòng tràn đầy thƣơng đau
Vì đâu, cho đời ta xa cách nhau
Ngày trôi, xoá tình duyên cũ nghĩa xƣa
Đắm chìm theo lớp gió mƣa trong cõi xa mờ ...
310
Nhật Ký Đời Tôi Thanh Sơn
Ngƣợc thời gian, trở về quá khứ phút giây chạnh lòng
Bao nhiêu kỷ niệm, bao nhiêu ân tình chỉ còn lại con số không
Ai thƣơng ai rồi và ai quên nhau rồi
Trong phút cuộc đời tƣơng lai trả lời thôi
Một mùa xuân, năm nào hai đứa ngắm hoa đào rơi
Lo cho số phận, lo cho duyên mình sẽ thành một kiếp hoa
Sớm nở tối tàn, đời ai không một lần
Quen biết rồi thƣơng yêu nhau rồi lại xa
Thôi thế là thôi, là thế đó, dĩ vãng là thơ
Đem thơ về ghép nhạc thành khúc tình ca
Thôi thế là thôi là thế rồi
Hiện tại ƣớc mơ nhiều
Cuộc đời rồi đây biết bao giờ mới đƣợc yêu
Ngày biệt ly chúng mình chƣa nói hết câu tạ từ
Năm năm cách biệt, năm năm mong chờ héo mòn tình nghĩa xƣa
Nhắc đến thấy buồn, tình kia ngăn đôi đƣờng
Nhật ký đời tôi ghi thêm một lần thôi
311
Nhìn Những Mùa Thu Đi Trịnh Công Sơn
Nhìn những mùa thu đi
Em nghe sầu lên trong nắng
Và lá rụng ngoài song
Nghe tên mình vào quên lãng
Nghe tháng ngày chết trong thu vàng
Nhìn những lần thu đi
Tay trơn buồn ôm nuối tiếc
Nghe gió lạnh về đêm
Hai mƣơi sầu dâng mắt biếc
Thƣơng cho ngƣời rồi lạnh lùng riêng
Gió heo may đã về
Chiều tím loang vỉa hè
Và gió hôn tóc thề
Rồi mùa thu bay đi
Trong nắng vàng chiều nay
Anh nghe buồn mình trên ấy
Chiều cuối trời nhiều mây
Đơn côi bàn tay quên lối
Đƣa em về nắng vƣơng nhè nhẹ
Đã mấy lần thu sang
Công viên chiều qua rất ngắn
Chuyện chúng mình ngày xƣa
Anh ghi bằng nhiều thu vắng
Đến thu này thì mộng nhạt phai
312
Nhớ Nhau Hoài Anh Việt Thu, Thiên Hà
Em ở nơi nào, có còn mùa Xuân không em
Rừng ngàn lá gió, từng đêm nhắc nhở, thì thầm
Nắng ở trên đầu, nắng trong lòng phố
Gió ở trên non, gió cuốn mây về.
Sao em vẫn ngồi mà nghe cô đơn
Mà nghe nức nở trong hồn
Và thƣơng đôi mắt nhỏ em buồn
Vì mình thƣơng nhau, vì mình yêu nhau nên mới giận hờn
Vì mình xa nhau, nên nhớ... nhớ nhau hoài.
Anh ở nơi nào, có còn mùa xuân không anh?
Rừng ngàn lá gió, từng đêm nhắc nhở, thì thầm
Mai lỡ không về, chắc em buồn biết mấy
Dáng nhỏ xuân xƣa có nhớ đêm ngày.
313
Nhƣ cánh vạc bay Trịnh Công Sơn
Nắng có hồng bằng đôi môi em
Mƣa có buồn bằng đôi mắt em
Tóc em từng sợi nhỏ
Rớt xuống đời làm sóng lênh đênh
Gió sẽ mừng vì tóc em bay
Cho mây hờn ngủ trên trên vai
Vai em gầy guộc nhỏ
Nhƣ cánh vạc về chốn xa xôi
Nắng có còn hờn ghen môi em
Mƣa có còn buồn trong mắt em
Từ lúc đƣa em về
Là biết xa nghìn trùng
Suối đón từng bàn chân em qua
Lá hát từ bàn tay thơm tho
Lá khô vì đợi chờ
Cũng nhƣ đời ngƣời mãi âm u
Nơi em về ngày vui không em
Nơi em về trời xanh không em
Ta nghe nghìn giọt lệ
Rớt xuống thành hồ nƣớc long lanh
314
Nhƣ Đã Dấu Yêu Đức Huy
Trong đôi mắt anh em là tất cả
Là nguồn vui, là hạnh phúc em dấu yêu
Nhƣng anh ƣớc gì
Mình gặp nhau lúc em chƣa ràng buộc
Và anh chƣa thuộc về ai
Anh sẽ cố quên khung trời hoa mộng
Ngày hè bên em tình mình đến rất nhanh
Anh sẽ cố quên
Lần đầu mình đến bên nhau
Rộn ràng nhƣ đã dấu yêu từ thuở nào
Em đến với anh với tất cả tâm hồn
Anh đến với em với tất cả trái tim
Ta đến với nhau muộn màng cho đớn đau
Một lần cho mãi nhớ thƣơng dài lâu
Trong đôi mắt anh em là tất cả
Là niềm vui, là mộng ƣớc trong thoáng giây
Anh sẽ cố quên rằng mình đã đến trong nhau
Nồng nàn nhƣ đã dấu yêu từ thuở nàọ
315
Nhƣ Vạt Nắng Trúc Hồ
Ngồi quán uống li cà phê.
Nghe nắng mƣa đi về.
Anh nhớ.
Chuyện dĩ vãng xƣa ngày xƣa
khi trái tim chung tình
hết rồi.
mây trôi mãi lênh đênh
cuối trời, xa vời.
cây khô mãi bơ vơ
đứng chờ mƣa tới.
Tình mình nhƣ vạt nắng
Nắng mong manh chiều tàn.
cuộc đời nhƣ hồng hoang
bóng đêm là dĩ vãng.
ngƣời tình nhƣ ngọn sóng.
sóng ra khơi mịt mùng
ngập hồn em chờ mong
hỡi con tim dại khờ.
316
Những Bƣớc Chân Âm Thầm Y Vân
Từng bƣớc từng bƣớc thầm
Hoa vòng rừng tuyết trắng
Rặng thông già lặng câm
Em yêu vì xa vắng?
Cho trời mây ƣớp buồn
Từng bƣớc từng bƣớc thầm
Mƣa giữ mùa tháng năm
Tay đan sầu kỷ niệm
Gió rét về lạnh căm
Từng bƣớc chân âm thầm ...
Anh yêu tình nở muộn
Chiều tím màu mến thƣơng
Mắt biếc sầu lắng đọng
Đèn thắp mờ bóng đêm
Từng bƣớc từng bƣớc thầm
Khi ngƣời yêu không đến
Tuổi xuân buồn lặng căm
Đi trong chiều mƣa hoang
Đời biết ai thƣơng mình .....
317
Những Lời Dối Gian Nhật Ngân
Đã đến lúc nói lên câu giã từ
đƣờng tình yêu hai lối đi,
để rồi anh xem nhƣ hai chúng ta
chƣa bao giờ quen.
Nếu lúc trƣớc tiếng yêu không nói đƣợc
mộng mơ kia không giữ lâu
Thì ngày nay đi chung con phố quen
sao không chào nhau.
Đừng nói nữa chi anh thêm đau lòng nhau
Tình đã vỡ tim em nhƣ đang vỡ tan
Mình em thôi xin mang thƣơng đau,
cầu mong sao anh mau quên đi dĩ vãng xƣa ...
Lời yêu đó lúc trƣớc đã có dối gian nhiều.
Tình đã hết cả mấy tiếc nuối cũng nhƣ không,
tình hãy xem nhƣ ta chƣa quen biết nhau...
hai ngƣời xa lạ.
Tình yêu đó lúc trƣớc đã có dối gian nhiều
Từng đêm xuống nƣớc mắt ƣớt đẵm nhớ anh nhiều
Đừng dối gian nhau cho thêm bao xót xa
hỡi ơi! ngƣời ơi....
318
Niệm Khúc Cuối Ngô Thụy Miên
Dù cho mƣa tôi xin đƣa em đến cuối cuộc đời
Dù cho mây hay cho bão tố có kéo qua đây
Dù có gió, có gió lạnh đầy, có tuyết bùn lầy
Có lá buồn gầy, dù sao, dù sao đi nữa tôi vẫn yêu em
Dựa vai nhau cho nhau yên vui ấm áp cuộc đời
Tìm môi nhau, cho nhau rã nát, rã nát tim đau
Vừa đôi tay, ƣớc muốn tù đầy,
Tóc rối bạc màu vết dấu tình sầu
Nhìn em, nhìn em giây phút, muốn nói yêu em
Xin cho tôi, tôi nhƣ cơn ngủ
Ru em, đƣa em một lần
Ru em vào mộng, đƣa em vào đời
Một thời yêu đƣơng
Cho tôi xin em nhƣ gối mộng
Cho tôi ôm em vào lòng
Xin cho một lần, cho đêm mặn nồng
Yêu thƣơng vợ chồng
Dù mai đây ai đƣa em đi đến cuối cuộc đời
Dù cho em, em đang tâm xé, xé nát tim tôi
Dù có ƣớc, có ƣớc ngàn lời, có trách một đời
Cũng đã muộn rồi
Tình ơi dù sao đi nữa xin vẫn yêu em
319
Nỗi Buồn Gác Trọ Hoài Linh, Mạnh Phát
Gác lạnh về khuya cơn gió lùa
Trăng gầy nghiêng bóng cài song thƣa
Nhớ ai mà ánh đèn hiu hắt,
lá vàng nhẹ nhẹ đƣa
Tƣởng nhƣ bƣớc lê hè phố
Có ngƣời con gái buông tóc thề
Thu về e ấp chuyện vu quy
Khoác lên tà áo màu hoa cƣới,
gác trọ buồn đơn côi
Phố nhỏ vắng thêm một ngƣời
Bâng khuâng gác vắng khêu tim đèn đêm
Nhớ nhung đi vào quên
Sông sâu cố nhân ơi đi về đâu
Gơỉ hồn chìm vào đôi mắt
Aí ân chƣa tròn để ngàn đời nhớ nhau
Phố nhỏ đƣờng mƣa trơn lối về
Trăng sầu nhân thế đậu tren mi
Có ai ngồi đếm mùa nhung nhớ,
nỗi niềm đầy lại vơi
Mỗi mùa tiễn đƣa một ngƣời .
320
Nỗi Buồn Hoa Phƣợng Thanh Sơn
Mỗi năm đến hè lòng man mác buồn,
Chín mƣơi ngày qua chứa chan tình thƣơng,
Ngày mai xa cách hai đứa hai nơi,
Phút gần gủi nhau mất rồi
Tạ từ là hết ngƣời ơi!
Tiếng ve nức nở buồn hơn tiếng lòng,
Biết ai còn nhớ đến ân tình không,
Đƣờng xƣa in bóng hai đứa nay đâu,
Những chiều hẹn nhau lúc đầu,
Giờ nhƣ nƣớc trôi qua cầu.
Giã biệt bạn lòng ơi!
Thôi nay xa cách rồi.
Kỷ niệm mình xin nhớ mãi,
Buồn riêng một mình ai chờ mong từng đêm gối chiếc,
Mối u hoài này ai có haỵ
Nếu ai đã từng nhặt hoa thấy buồn,
Cảm thông đƣợc nỗi vắng xa ngƣời thƣơng.
Màu hoa phƣợng thắm nhƣ máu con tim,
Mỗi lần hè thêm kỷ niệm,
Ngƣời xƣa biết đâu mà tìm.
321
Nỗi Lòng Nguyễn Văn Khánh
Yêu ai, yêu cả một đời
Tình những quá khắt khe khiến cho đời ta
Đau tủi cả lòng vì yêu ai mà lòng hằng nhớ
Năm tháng trôi lạnh lùng hoài
Tình đó nhắc nhở luôn đến ta tình ái
Nhớ cả một đời tình yêu kia mà ngƣời nào haỵ
Lòng vẫn biết nếu yêu rồi một ngày
Là đến với đớn đau
Nhƣng sao trong ta cứ vẫn thƣơng vẫn nhớ
Dầu sao, dầu sao nếu có một ngày
Một ngày ai gieo tim ta
Là tình yêu kia ly tan
Và lòng vẫn thƣơng vẫn nhớ
Tình đó khiến sui lòng ta đau
Rồi với bao ngày lặng lẽ sống
Nỗi đau trong lòng ngƣời yêu vẫn yêu hoàị
Yêu ai, ai hiểu đƣợc lòng
Thầm kín những đớn đau với riêng lòng ta
Ầp ủ lạnh lùng tình yêu kia mà ngƣời nào haỵ
322
Nụ Tầm Xuân Phạm Duy
Trèo lên, lên trèo lên,
trèo lên, lên trèo lên,
lên cây bƣởi hái hoa
Bƣớc ra, ra vƣờn cà,
bƣớc ra, ra vƣờn cà,
cà hái nụ tầm xuân
Nụ tầm xuân, ơi nụ tầm xuân
Nở ra, xanh (ơ) biết
Em lấy chồng, em đi lấy chồng
Anh tiếc, tiếc lắm thay !
Một miếng trầu cay, hỡi chàng
Chàng ơi chàng hỡi, nào khó?
Một miếng trầu cay, hỡi chàng
Chàng ơi, khó gì?
Sao anh không hỏi
Sao anh không hỏi
Sao anh không hỏi
Những ngày em còn không?
Giờ đây, đây giờ đây
Giờ đây, đây giờ đây
Ðây em đã có chồng
Em đã, đã có chồng
Nhƣ chim, chim vào lồng
Nhƣ cá ngậm mồi câu
Cá cắn câu, biết đâu mà gỡ
Chim vào lồng, biết thuở nào ra
323
Nuối Tiếc Trịnh Nam Sơn
Mình xa nhau mà lòng vẫn nhớ
Ngày xa xƣa, tình mình nhƣ mơ
Chuyện yêu đƣơng hẹn hò hôm nao
Mà giờ đây cuộc tình đã lỡ
Mình xa nhau mà lòng cứ ngỡ
Chuyện chia tay tựa một cơn mơ
Lòng xôn xao bàng hoàng nuối tiếc
Cuộc tình tan, đời mình nhƣ thơ
Ngồi nơi đây lòng chợt nhớ đến
Ngƣời em gái mà nghẹn ngào trong tim
Nhìn khói thuốc quyện hồn đơn côi
Trong bóng tối mình là sao đêm
Ngồi nơi đây lòng chợt nhớ đến
Ngƣời em yêu mà lòng u mê
Gọi tên anh giọt lệ rƣng rƣng
Ôi phố vắng làm mình buồn thêm
Đã biết có hôm nay
Mà chúng ta vẫn không ngại ngùng
Sống với nhau chia nhau nỗi vui
Ôi tình yêu thiết tha nồng nàn
Và mình quên đi thời gian trôi quá mau
Đã biết có hôm nay
Mà chúng ta vẫn yêu dại cuồng
Dƣới ánh trăng, đôi chúng ta
Đã cùng nhau gối chăn mặn nồng
Và quên đi ngày mai chúng ta chia ly.....!
324
Nửa Đêm Ngoài Phố Trúc Phƣơng
Buồn vào hồn không tên,
Thức giấc nửa đêm nhớ chuyện xƣa vào đời
Đƣờng phố vắng đêm nao quen một ngƣời
Mà yêu thƣơng trót trao nhau trọn lờị.
Để rồi làm sao quên?
Biết tên ngƣời quen, biết nẻo đi đƣờng về
Và biết có đêm nao ta hẹn hò
Để tâm tƣ những đêm ngủ không yên ..
Nửa đêm lạnh qua tim
Giữa đƣờng phố hoa đèn
Có ngƣời mãi đi tìm,
Một ngƣời không hẹn đến
Mà tiếng bƣớc buồn thêm ..
Tiếc thay hoài công thôi
Phố đã vắng thƣa rồi
Biết rằng chẳng duyên thừa
Để ngƣời không gặp nữa
Về nối giấc mơ xƣa
Ngày buồn dài lê thê
Có hôm chợt nghe gió lạnh đâu tìm về
Làm rét mƣớt qua song len vào hồn
Làm khô môi biết bao nhiêu lần rồị.
Đời còn nhiều bâng khuâng
Có ai vì thƣơng góp nhặt tâm tình này
Gửi giúp đến cố nhân mua nụ cƣời
Và xin ghi kỷ niệm một đêm thôi ...
325
Nửa Hồn Thƣơng Đau Phạm Đình Chƣơng
Nhắm mắt cho tôi tìm một thoáng hƣơng xƣa
Cho tôi về đƣờng cũ nên thơ
Cho tôi gặp ngƣời xƣa ƣớc mơ
Hay chỉ là giấc mơ thôi
Nghe tình đang chết trong tôi
Cho lòng tiếc nuối xót thƣơng suốt đời.
Nhắm mắt ôi sao nửa hồn bỗng thƣơng đau
Ôi sao ngàn trùng mãi xa nhau
Hay ta còn hẹn nhau kiếp nào
Anh ở đâu? Em ở đâu?
Có chăng mƣa sầu buồn đen mắt sâu.
Nhắm mắt chỉ thấy một chân trời tím ngắt
Chỉ thấy lòng nhớ nhung chất ngất
Và tiếng hát và nƣớc mắt.
Đôi khi em muốn tin
Đôi khi em muốn tin
Ôi những ngƣời ôi những ngƣời
Khóc lẻ loi một mình .
326
Nửa Vầng Trăng Nhất Trung
Nửa vầng trăng đơn côi trong đêm
Buồn nhớ ai trăng rơi trên sông
Cùng sông nƣớc trăng trôi lang thang
Đi tìm ngƣời thƣơng.
Nửa vầng trăng em nơi phƣơng xa
Nửa nhớ mong anh đây ngóng chờ
Chờ em đến với những nỗi nhớ
Cho tròn vầng trăng.
Ngƣời ở đâu trăng anh lẻ loi
Nỡ quên mau yêu thƣơng ngày nào
Vầng trăng héo úa với tiếc thƣơng
Cho tình vội xa.
Chỉ mình anh đêm ôm cô đơn
Ánh trăng non ai chia đôi vầng
Buồn rơi mãi dẫu có đớn đau
Vẫn ôm tình em.
Ngồi đây với trăng tàn lẻ loi
Lòng anh nhớ em nơi cuối trời
Dù rằng em giờ đây phôi pha
Vui tình duyên mới.
Một mình anh ôm lòng đớn đau
Tìm em dƣới ánh trăng khuya khuyết tàn
Lòng anh mong rằng em không quên
Ở nơi vắng xa em, anh vẫn chờ.
327
Nƣơng Chiêu Phạm Duy
Chiều ơi ! Lúc chiều về rợp bóng nƣơng khoai
Trâu bò về rục mõ xa xôi, ơi chiều
Chiều ơi ! Áo chàm về quảy lúa trên vai
In hình vào sƣờn núi chơi vơi, ới chiều
Chiều ơi ! Lúc chiều về là lúc yên vui
Qua đƣờng mòn ngửi lúa thơm ngơi, ới chiều
Chiều ới ! Chiều ơi ! Chiều ơi !
Thu về đồng lúa nƣơng chiều
Tay dân cầy ngừng giữa làn gió.
Lúa ngát thơm trên những cánh nƣơng
Tiếng súng xa nghe lẫn oán thƣơng
Đây nhà nông phá rừng gây luống
Mai về, để lúa trên ngàn
Ta nuôi ngƣời gìn giữ non nƣớc
Lúc sức tôi chen với sức anh
Lấy máu tô cho thắm núi xanh
Đem mồ hôi tƣới đồng lúa xanh.
Chiều ơi ! Lúc chiều về mọc ánh trăng tơ
Cho ngày mùa bài hát nên thơ, ơi chiều
Chiều ơi ! Mái nhà sàn thở khói âm u
Cô nàng về để suối tƣơng tƣ, ới chiều
Chiều ơi ! Biết chiều nào còn đứng trên nƣơng
Phố phƣờng nhiều chiều vắng quê hƣơng, ới chiều
Chiều ới ! Chiều ơi ! Chiều ơi !
328
Ô Mê Ly Văn Phụng
Ô mê ly, mê ly!
Ô mê ly, mê ly đời ta!
Ô mê ly đời sống với cây đàn
Tình tính tang dạo phím rồi ca vang
Chiều êm êm nhìn phía xa mây vàng
Dục lòng ta dạo khúc ca với đàn
Một chiều mƣa ta hát vang "Mƣa rơi!"
Rồi cùng ta mƣa đáp: "Cho tƣơi đời!"
Một ngày nắng ta hát vang: "Nắng tƣơi!"
Đàn cầm tay say sƣa hát là nguồn vui
Gió sớm đã về, cùng tiếng hát tiếng cƣời
Thấp thoáng bóng ngƣời ngoài đám lúa cất lời
Thấy tiếng hát cƣời là gió sớm đến mời: "Ngƣời ơi, đàn đi!"
Ô mê ly, mê ly!
Ô mê ly, mê ly đời ta!
Đứng giữa cánh đồng nhìn ánh nắng phớt hồng
Có tiếng hát chòng từ đám lúa lƣớt về
Thoáng thấy tiếng nàng và thoáng có tiếng cƣời, đàn ta hòa vang
Ô mê ly, tơ duyên!
Ô mê ly, khúc ca triền miên!
Ô mê ly đời sống bao duyên tình
Trời về trƣa ngồi dƣới hàng cây xanh
Nhìn bao la đồng lúa xa xa mờ
Đàn hòa vang tựa sóng xô đến bờ
Đƣờng về thôn em bé vui câu ca
Dục hồn thơ tha thiết yêu quê nhà
Đàn cùng ta reo khúc ca chơi vơi
Nhạc còn vang nhịp nhàng đƣa ngàn nơi
329
Ôi Giàn Thiên Lý Đã Xa (Scarborough Fair) Lời việt: Phạm Duy
Tội nghiệp thằng bé cứ nhớ thƣơng mãi quê nhà
Giàn thiên lý đã xa, đã rời xa
Đứa bé lỡ yêu, đã lỡ yêu cô em rồi
Tình đã quên mỗi sớm mai lặng trôi
Này nàng hỡi! nhớ may áo cho ngƣời
Giàn thiên lý đã xa tít mùi khơi
Tấm áo cắt ngay, đã cắt trên khăn lụa là
Là chiếc chăn đắp chung những ngày qua
Tìm một miếng đất cho gã si tình
Giàn thiên lý đã xa mãi nghìn xanh
Miếng đất cát hoang, miếng đất ngay bên giáo đƣờng
Biển sẽ ru tiếng hát bên trùng dƣơng
Giờ đã đến lúc tan ánh mặt trời
Giàn thiên lý đã xa mãi ngƣời ơi!
Lắp đất, hố tôi, lắp với đôi tay cô nàng
Thì hãy chôn, trái tim non buồn thƣơng
330
Paris Có Gì Lạ Không Em Ngô Thụy Miên, thơ: Nguyên Sa
Paris có gì lạ không em?
Mai anh về em có còn ngoan
Mùa xuân hoa lá vƣơng đầy ngõ
Em có tìm anh trong cánh chim
Paris có gì lạ không em?
Mai anh về giữa bến sông Seine
Anh về giữa một giòng sông trắng
Là áo sƣơng mù hay áo em?
Anh sẽ cầm lấy đôi bàn tay
Tóc em anh sẽ gọi là mây
Ngày sau hai đứa mình xa cách
Anh vẫn đƣợc nhìn mây trắng bay
Paris có gì lạ không em?
Mai anh về mắt vẫn lánh đen
Vẫn hỏi lòng mình là hƣơng cốm
Chả biết tay ai làm lá sen
331
Phiên Khúc Chiều Mƣa Song Ngọc, Hoài Linh
Kỷ niệm nào ghi nhắc trong tim.
Nghe nhiều ray rứt mãi khôn quên.
Mòn chân ngày tháng không sao tìm.
Khi chiều giăng mây tím.
Hay mƣa lúc nửa đêm.
Có lần dừng chân giữa cơn mƣa.
Bên hàng hiên ai đứng suy tƣ.
Nhìn tay ngà lƣớt gieo thƣơng trầm
Ru hồn tôi say đắm
Chợt thấy yêu thƣơng thầm.
Từ đấy bóng hình yêu
Ấp ủ vào bƣớc phiêu lƣu.
Đời trai lỡ đƣờng mây
Trên nẻo về trắng đôi tay.
Khung trời mở giăng đón sao thƣa
Nghe lòng thèm phiên khúc năm xƣa.
Chỉ nghe lời gió than u hoài
Cung đàn xƣa đã lỗi
Ngƣời ấy sang ngang rồi.
332
Phôi Pha Trịnh Công Sơn
Ôm lòng đêm
nhìn vầng trăng mới về
nhớ chân giang hồ
ôi phù du
từng tuổi xuân đã già
một ngày kia đến bờ
đời ngƣời nhƣ gió qua
Không còn ai
đƣờng về ôi quá dài
những đêm xa ngƣời
chén rƣợu cay
một đời tôi uống hoài
trả lại từng tin vui
cho nhân gian chờ đợi
Về ngồi trong những ngày
nhìn từng hôm nắng ngời
nhìn từng khi mƣa bay
có những ai xa đời quay về lại
về lại nơi cuối trời
làm mây trôi
Thôi về đi
đƣờng trần đâu có gì
tóc xanh mấy mùa
có nhiều khi
từ vƣờn khuya bƣớc về
bàn chân ai rất nhẹ
tựa hồn những năm xƣa.
333
Phố Đêm Tâm Anh
Phố đêm đèn mờ giăng giăng
Màu trắng nhƣ vì sao gối đầu ngủ yên
Phố đêm nhiều lần suy tƣ
Ghi nhớ còn trong đời
Những ngày thƣơng tích lớn
Mây đen làm úa trăng gầy
Cho nên còn tiếng say mềm
Trƣớc thềm ngàn ngƣời vu vơ
Vì ngƣời hay mơ dòng đời nhƣ thơ
Nhớ ngày nao hoa nắng ngủ trên cây
Thƣơng lá vàng úa tan
Mây bơ vơ bay khắp nẽo vô tình
Cho ngƣời yêu ƣớc mơ
Ngƣời đi khai phá nét kiêu sa
Đi lính chiến xa nhà mà vẫn luôn yêu đời
Bằng câu ca tiếng cƣời
Tìm vui trong giấc mơ
Dù bâng khuâng chữ ngờ
Phố đêm lạc loài thƣơng yêu
Chìm đắm nhƣ hàng cây giá lạnh ƣớt thêm
Phố đêm chờ ngƣời phong sƣơng
Chinh chiến từ lâu rồi
Có niềm riêng hay ƣớc
Cho tôi mƣời ngón thiên thần
Cho tôi mƣời ngón thiên thần
Để rồi dìu ngƣời tôi yêu
Dìu ngƣời không yêu
Và ngƣời chƣa yêu
334
Phố Vắng Em Rồi Mạnh Phát
Mƣa khuya hắt hiu xuyên qua mành, tình ngăn cách rồi
Đêm qua trắng đêm mơ thƣơng hình bóng cũ xa xôi
Em ơi, bƣớc đi xa nhau rồi ngày vui đâu còn
Đèn vàng nhoà sƣơng chƣa tắt
Khu phố xƣa lạnh buồn tênh.
Hôm em bƣớc lên xe hoa thềm nhà tƣơi pháo hồng
Em ơi, pháo vui nhƣ vô tình xé nát tim anh
Bao nhiêu ƣớc mơ nay phai tàn
Tình ôi phũ phàng
Một ngày dù duyên chƣa thắm
Chuyến đò xƣa sao nỡ quên.
[ĐK:]
Thƣơng còn thƣơng những chiều đời chƣa biết nhiều
Nghẹn ngào nhìn nhau không nói
Yêu còn yêu tiếng cƣời, ngày mới quen nhau
Phố Vắng Em Rồi
Ngỡ ngàng tình trong mắt sâu.
Mƣa khuya hắt hiu xuyên qua mảnh hồn đơn giá lạnh
Em ơi phố khuya bâng khuâng sầu buốt giá tim anh
Hƣơng xƣa ái ân theo êm đềm vầng trăng giãi thềm
Từng giờ buồn trông phố vắng, thắm hình em qua bóng đêm.
335
Phút Cuối Lam Phƣơng
Chỉ còn gần em một giây phút thôi
Một giây nữa thôi là xa nhau rồi
Nguời theo cánh chim về vui với đời
Để lại thƣơng nhớ cho kiếp đơn côi
Núi đồi lồng lộng chiều mƣa nhớ ai
Biển xanh vẫn xanh nguời đi sao đành
Để trong giấc mơ hồn anh thẫn thờ
Em ơi bao giờ mới đuợc gần nhau
Biết chi một đêm tha thiết chi một đêm rồi xa nhau nghìn trùng
Lệ này cho anh hay lệ này cho em khi mộng uớc không thành
Ngày buồn còn bao lâu hay muôn đời nuối tiếc đêm cuối cùng
bên nhau
biết em sẽ buồn vì thuyền anh không rời bến
biết em sẽ buồn vì mình chẳng có ngày mai
Nếu ngày nào tình ta đã phai
Ngày vui của em cùng ai trên đời
Là hôm tiễn anh về nơi cuối trời
Em ơi bao giờ nhớ thƣơng này nguôi
336
Phƣợng Hồng Vũ Hoàng, thơ: Đỗ Trung Quân
Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phƣợng,
Em chở mùa hè của tôi đi đâu ?
Chùm phƣợng vĩ em cầm là tuổi tôi 18,
Thuở chẳng ai hay thầm lặng mối tình đầu.
Mối tình đầu của tôi
Là cơn mƣa giăng giăng ngoài cửa lớp,
Tà áo ai bay trắng cả giấc mơ
Là bài thơ còn hoài trong vở,
Giữa giờ chơi mang đến lại mang về.
Cánh phƣợng hồng ngẩn ngơ,
Mùa hè đến trƣờng khắc nỗi nhớ trên cây,
Và mùa sau biết có còn gặp lại,
Ngày khai trƣờng áo lụa gió thu bay.
Mối tình đầu của tôi
Nhờ cây đàn buông tiếng xa xôi,
Ai cũng hiểu chỉ một ngƣời không hiểu,
Nên có một gã khờ ngọng nghịu đứng làm thơ.
Em chở mùa hè đi qua còn tôi đứng lại
Nắng ngập đƣờng một vạt tóc nào xa.
337
Phƣợng Yêu Phạm Duy
Yêu ngƣời nhƣ lá đổ chiều đông
Nhƣ mây hồng chƣa tím
Nhƣ con chim khóc trong lồng
Nhƣ cơn giông đêm hè
Tình ta nức nở canh khuya
Yêu ngƣời nhƣ suối cuộn rừng sâu
Nhƣ con tầu say gió
Nhƣ con giun ngƣớc lên trời
Yêu trăng sao vời vợi
Làm sao sao nói đƣợc tình tôị
Yêu ngƣời ! Yêu Phƣợng !
Yêu hoa đầu mùa
Yêu mầu rực rỡ, yêu em mù loà
Yêu bằng tiếng nói đơn sơ
Yêu ngƣời, yêu cả cơn mơ dụt dè
Yêu bằng gió núi qua khe gập gềnh
Yêu bằng tiếng hát yêu tinh
Yêu ngƣời xong, chết đƣợc ngày mai
Yêu nhƣ loài ma quái
Đi theo ai tới chân trời
Đi không ngơi kêu gào
Làm sao tránh đƣợc tình yêụ
Yêu ngƣời, yêu có một lần thôị
Xin yêu, dù gian dối
Xin yêu tôi, dẫu nghi ngờ
Khi bơ vơ còn nhiều
Thì đâu chối bỏ tình yêụ
338
Qua Cơn Mê
Trịnh Lâm Ngân, thơ: Nguyễn Từ Nam
Một mai qua cơn mê, xa cuộc đời bềnh bồng tôi lại về bên em
Ngày gió mƣa không còn nên đƣờng dài thật dài, ta mặc tình rong
chơi
Cùng nhau ta sẽ đi, sẽ thăm bao nơi xƣa
Vui một thuở lênh đênh
Ta sẽ thăm từng ngƣời sẽ đi thăm từng đƣờng, sẽ vô thăm từng nhà
ĐK:
Tình ngƣời sau cơn mê vẫn xanh
Dù bao tháng năm đau thƣơng dập vùi trƣờng quen vắng bóng mai
ta lại về
Cùng theo lũ em học hành nhƣ xƣa
Rồi đây qua cơn mê, sông cạn lại thành giòng suối về ngọt quê
hƣơng
Ngày đó tay em dài vun cuộc tình thật đầy mơ toàn truyện trên mâỵ
Còn tôi nhƣ cánh chim sẽ bay đi muôn phƣơng mang về mầm xanh
tƣơi
Khi lá hoa thật nhiều trái yêu thƣơng đầy cành
Hái đem cho mọi ngƣời
339
Quên Đi Hết Đam Mê Nhất Trung
Hãy trả lại tình yêu năm nào
Những nụ cƣời ánh mắt anh trao
Thôi trả lại tình yêu ban đầu
Quên đi hết đam mê
Đêm tàn rơi hoang vắng tiêu điều
Ai ngồi mong nhớ ai bên đời
Thôi còn chi ấm êm một thời
Bây giờ ôm đắng cay hoài mong
Ngƣời xa đi bỏ tôi bơ vơ
Ôm tim đau nhớ ai khôn nguôi
Tình yêu ơi! Giờ xa khuất xa
Giờ tim tôi sầu úa
Thôi còn chi tiếc thƣơng vơi đầy
Ai còn mong nhớ ai trong đời
Bao lời yêu dối gian hôm nào
Thôi ngƣời ơi! Hãy mang đi thật xa
Giờ mình tôi một đời chơi vơi
Ôm trong tim dẫu anh phôi pha
Còn gì khi tình yêu dối gian
Cho tôi kiếp cô đơn
Thôi quên đi, quên đi!
Tình yêu dẫu hứa cho nhau ngày sau
Chôn đi, chôn đi!
Hết bao nhiêu kỷ niệm ngọt ngào đắng cay
Đời vẫn thế, dẫu biết tiếc nuối
Cũng không còn chi khi quay bƣớc đi
Thì thôi xóa hết, xóa hết những yêu thƣơng
Ta đành trọn đời lãng quên
Hãy trả lại tình yêu năm nào
Những nụ cƣời ánh mắt anh trao
Thôi trả lại tình yêu ban đầu
Quên đi hết đam mê...
340
Quỳnh Hƣơng Trịnh Công Sơn
Ta mang cho em một đóa quỳnh
Quỳnh thơm hay môi em thơm
Em mang cho ta một chút tình
Miệng cƣời khúc khích trên lƣng.
Đêm, này đêm buồn bã với những môi hôn
Trong vƣờn trăng vừa khép những đoá mong manh.
Thôi, chào em, về giữa phố xá thênh thang
Không gì vui thì hãy gắng nhớ đôi lần.
Ta mang cho em một chút buồn
Vì ta nhƣ sông lênh đênh
Môi em cho ta một cánh hồng, lụa là phút ấy chƣa quên
Thôi chào em về giữa phố xá thênh thang
Không gì vui thì hãy gắng nhớ đôi lần.
341
Riêng Một Góc Trời Ngô Thụy Miên
Tình yêu nhƣ nắng, nắng đƣa em về, bên giòng suối mơ
Nhẹ vƣơng theo gió, gió mang câu thề, xa rời chốn xƣa
Tình nhƣ lá úa, rơi buồn, trong nỗi nhớ
Mƣa vẫn mƣa rơi, mây vẫn mây trôi, hắt hiu tình tôi
Ngƣời vui bên ấy, xót xa nơi này, thƣơng hình dáng ai
Vòng tay tiếc nuối, bƣớc chân âm thầm, nghe giọt nắng phai
Đời nhƣ sƣơng khói, mơ hồ, trong bóng tối
Em đã xa xôi, tôi vẫn chơi vơi, riêng một góc trời
Ngƣời yêu dấu, ngƣời yêu dấu hỡi
Khi mùa xuân vội qua chốn nơi đây
Nụ hôn đã mơ say, bờ môi ƣớt mi cay, nay còn đâu
Tìm đâu thấy, tìm đâu thấy nữa
Khi mùa đông về theo cánh chim bay
Là chia cách đôi nơi, là hạnh phúc rã rời, ngƣời ơi
Một mai em nhé, có nghe Thu về, trên hàng lá khô
Ngàn sao lấp lánh, hát câu mong chờ, em về lối xƣa
Hạ còn nắng ấm, thấy lòng sao buốt giá
Gọi tên em mãi, trong cơn mê này, mình nhớ thƣơng nhau
342
Rồi Nhƣ Đá Ngây Ngô Trịnh Công Sơn
Đôi khi nắng qua mái hiên làm tôi nhớ
Đôi khi bỗng nghe bƣớc chân về đâu đó của em
Ngày nào vừa đến đã xa muôn trùng
Ngày nào vừa đi lạnh lùng bƣớc chân
Đôi khi thấy trong gió bay lời em nói
Đôi khi thấy trên lá cây ngày em đã xa tôi
Đôi khi nắng trên phố xƣa làm tôi nhớ
Đôi khi có mƣa giữa khuya hồn tôi bỗng vu vơ ...
Đôi khi thấy trên lá khô một dòng suối
Đôi khi nhớ trong mắt em một bóng tối nhỏ nhoi
Từng ngày tình đến thiết tha ân cần
Từng ngày tình đi một vùng vắng yên
Đôi khi thấy trong cánh chim từng đêm tối
Đôi khi nhớ trong tóc em mùi cây trái thơm tho
Đôi khi bƣớc qua phố xƣa lòng tôi nhớ
Đôi khi thấy trăm vết thƣơng rồi nhƣ đá ngây ngô ...
oOo
Đôi khi thấy trên lá khô một dòng suối
Đôi khi nhớ trong mắt em một bóng tối nhỏ nhoi
Từng ngày tình đến thiết tha ân cần
Từng ngày tình đi một vùng vắng yên
Đôi khi thấy trong cánh chim từng đêm tối
Đôi khi nhớ trong tóc em mùi cây trái thơm tho
Đôi khi bƣớc qua phố xƣa lòng tôi nhớ
Đôi khi thấy trăm vết thƣơng rồi nhƣ đá ngây ngô ...
343
Ru Em Từng Ngón Xuân Nồng Trịnh Công Sơn
Ru mãi ngàn năm giòng tóc em buồn
Bàn tay em năm ngón ru trên ngàn năm
Trên mùa lá xanh ngón tay em gầy
Nên mãi ru thêm ngàn năm
Ru mãi ngàn năm từng phiến môi mềm
Bàn tay em trau chuốt thêm cho ngàn năm
Cho vừa nhớ nhung có em giỗi hờn
Nên mãi ru thêm ngàn năm
Thôi ngủ đi em, mƣa ru em ngủ
Tay em kết nụ, nuôi trọn một đời
Nuôi một đời ngƣời
Mùa xuân vừa đến xin mãi ăn năn mà thôi...
Ru mãi ngàn năm từng ngón xuân nồng
Bàn tay em năm ngón anh ru ngàn năm
Giận hờn sẽ quên
Dáng em trôi dài trôi mãi trôi trên ngàn năm...
Ru mãi ngàn năm vừa má em hồng
Bàn tay đƣa anh đến quê hƣơng vàng son
Vào trời lãng quên
Tóc em nhƣ trời xƣa đã qua đi ngàn năm...
Còn lời ru mãi vang vọng một trời
Mùa xanh lá vội ru em miệt mài
Còn lời ru mãi, còn lời ru nầy
Ngàn năm ru hoài, ngàn đời ru ai...
344
Ru Ta Ngậm Ngùi Trịnh Công Sơn
Môi nào hãy còn thơm, cho ta phơi cuộc tình.
Tóc nào hãy còn xanh, cho ta chút hồn nhiên
Tim nào có bình yên, ta rêu rao đời mình
Xin ngƣời hãy gọi tên.
Khi tình đã vội quên, tim lăn trên đƣờng mòn
Trên giọt máu cuồng điên, con chim đứng lặng câm
Khi về trong mùa đông, tay rong rêu muộn màng.
Thôi chờ những rạng đông..
Xin chờ những rạng đông
Đời sao im vắng
Nhƣ đồng lúa gặt xong
Nhƣ rừng núi bỏ hoang
Ngƣời về soi bóng mình.
Giữa tƣờng trắng lặng câm.
Có đƣờng phố nào vui, cho ta qua một ngày
Có sợi tóc nào bay, trong trí nhớ nhỏ nhoi
Không còn, không còn ai, ta trôi trong cuộc đời
Không chờ, không chờ ai
Em về, hãy về đi, ta phiêu du một đờị
Hƣơng trầm có còn đây, ta thắp nốt chiều nay
Xin ngủ trong vòng nôi, ta ru ta ngậm ngùi,
Xin ngủ dƣới vòm cây...
345
Rừng Xƣa Đã Khép Trịnh Công Sơn
Ta thấy em trong tiền kiếp với cọng buồn cỏ cây
Ta thấy em đang ngồi khóc khi rừng chiều đổ mƣa
Rừng thu lá úa em vẫn chƣa về
Rừng đông cuốn gió em đứng bơ vơ
Ta thấy em trong tiền kiếp với mặt trời lẻ loi
Ta thấy em đang ngồi hát khi rừng về nhiều mây
Rừng thu thay lá mƣa bay buồn rầu
Rừng đông buốt giá mƣa bay dạt dào
Ta vẫn mong ta chờ mãi trên từng ngày quạnh hiu
Ta vẫn mong em về đây cho đời đầy cuộc vui
Mùa xuân đã đến em hãy quay về
Rừng xƣa đã khép em hãy ra đi
346
Saigon Y Vân
Dừng chân trên bến khi chiều nắng chƣa phai,
Từ xa thấp thoáng muôn tà áo tung bay
Nếp sống vui tƣơi nối chân nhau đến nơi này
Saigon đẹp lắm, Saigon ơi ! Saigon ơi !
Ngựa xe nhƣ nƣớc trên đƣờng vẫn qua mau
Ngƣời ra thăm bến câu chào nói lao xao
Phố xa thênh thang đón chân tôi đến chung vui
Saigon đẹp lắm, Saigon ơi ! Saigon ơi !
Lá la la lá la
Lá la la lá la
Tiếng cƣời cùng gió chan hòa niềm vui say sƣa.
Lá la la lá la
Lá la la lá la
Ôi đời đẹp quá, tràn bao ý thơ.
Một tình yêu mến ghi lời hát câu ca
Để lòng thƣơng nhớ bao ngày vắng nơi xa.
Sống mãi trong tôi bóng hôm nay sẽ không phai
Saigon đẹp lắm, Saigon ơi ! Saigon ơi !
347
Sang Ngang Đỗ Lễ
Thôi nín đi em ! Lệ đẫm vai rồi, buồn thƣơng nhới ơi !
Anh hỡi đôi mình mộng nay đã tan tình ta dở dang.
Em khóc những chiều anh xót xa nhiều thƣơng cho tình yêụ
Nỗi buồn chua cay khi lòng đổi thay thôi hết sum vầỵ
Nếu biết rằng tình là giây oan.
Nếu biết rằng hợp rồi sẽ tan.
Nếu biết rằng yêu là đau khổ.
Thà dƣơng gian đừng có chúng mình.
Lau mắt đi em, gần hết đêm rồi buồn thêm nữa saọ
Mai bƣớc sang ngang lòng thêm nát tan tình ta dở dang.
Thôi khóc làm gì đã lỡ duyên thề thƣơng nhau làm chi ?
Nỗi buồn ai hay khi mình chia tay xa cách nhau rồị
Năm tháng trôi qua ! Nay bỗng nhớ lại, chuyện tình đắng caỵ
Anh nuốt thƣơng đau nhìn tình dở dang.
Lòng thêm khóc than.
Ôi xot xa nhiều lệ bỗng tuôn trào, thƣơng cho tình côị
Trách thầm ngƣời yêu, nỡ phụ tình tôi, không nói nên lờị
Nếu biết rằng cuộc đời ngang tráị
Nếu biết rằng tình này chóng phaị
Cho chúng mình mang nhiều đau khổ.
Thì yêu đƣơng đành cố chôn vùị
Thôi nhé em ơi, tình đã lỡ rồi buồn cũng thế thôị
Anh nén chua cay nhìn em khóc than tình duyên bẽ bàng.
Thôi nhắc làm gì cho xót xa nhiều bao nhiêu hận căm.
Mối tình ngày xƣa, xóa dần trong mơ chôn xuốn tuyền đàị
348
Sao Anh Nỡ Đành Quên Tô Thanh Tùng
Sao anh nỡ đành quên bao lời tha thiết mong chờ
Sao anh nỡ đành quên chuyện tình đẹp nhƣ ƣớc mơ
Sao anh nỡ đành quên áng mây chiều nghiêng nghiêng bóng
Những con đƣờng quen lối đi mà nay nằm yên đó
Sao anh nỡ đành quên bao lời tha thiết êm đềm
Sao anh nỡ đành quên cho lòng này đau xót thêm
Sao anh nỡ đành quên lúc đi về ai đƣa đón
Những khi buồn ai đến thăm còn đâu nữa mà mong
Nỡ đành quên sao anh dƣ âm ngày xƣa còn đó
Thời gian không làm sao xóa bao lần tay xiết trong tay
Nhìn em anh âu yếm bảo
em đừng xa vắng anh
Sao anh nỡ đành quên kỷ niệm xƣa buổi ban đầu
Sao anh nỡ đành quên khi tình em đã trót trao
Anh ơi nếu một mai có ai hỏi ngƣời bên ấy
Biết nói gì đây hỡi anh
Mà anh nỡ đành quên
349
Sao Chƣa Thấy Hồi Âm Châu Kỳ
Theo năm tháng hoài mong
thƣ gởi đi mấy lần
đợi hồi âm chƣa thấy
em ơi nhớ rằng đây
còn có anh đêm ngày
hằng thƣơng nhớ vơi đầy
Ngày đi mình đã hứa
toàn những lời chan chứa
còn hơn gió hơn mây
mỗi tuần một lần thƣ
kể nghe chuyện sƣơng gió
kể nghe niềm ƣớc mơ
Nhƣng em vắng hồi thƣ
thế là em hững hờ
hoặc là em không nhớ
anh đâu khác ngƣời xƣa
ngày lẫn đêm mong chờ
tình yêu nói sao vừa
Từ lâu đành xa vắng
đời trăm ngàn cay đắng
hỏi em có hay không
chỉ cần một hồi âm
là anh mừng vui lắm
cớ sao em phụ lòng ...
Ngày xƣa em còn nhớ
nàng Tô Thị bồng con
ngóng trông
thời gian đã hoài công
nàng thành đá ngàn kiếp yêu
thƣơng chồng
Ngày nay anh nào thấy
lòng chân thành của thế
nhân
tìm đâu trong tình yêu
đƣợc bền lâu để kiếp sau
không sầu
Anh mơ ƣớc làm sao
cho trọn mối duyên đầu
đẹp lòng em yêu dấu
xƣa Chức Nữ chàng Ngƣu
từng đắng cay dãi dầu
chờ Ô Thƣớc bắt cầu
Còn em từ xa cách
làm anh hờn anh trách
hỏi em có hay không
mỏi mòn đợi hồi âm
thềm xƣa giờ vắng bóng
nhớ thƣơng ai ngập lòng ...
350
Sao Em Nỡ Vội Lấy Chồng Trần Tiến
Lời ru buồn nghe mênh mang
Mênh mang sau lũy tre làng
Khiến lòng tôi xôn xao.
Ngày lấy chồng em đi qua con đê
Con đê mòn lối cỏ về
Có chú bƣớm vàng bay theo em
Bƣớm vàng đã đậu trái mù u rồi
Lấy chồng sớm làm gì
Ðể lời ru thêm buồn
Ru em thời thiếu nữ xa rồi
Còn đâu bao đêm trong xanh
Tát gàu sòng vui bên anh
Ru em thời con gái kiêu sa
Em đố ai tìm đƣợc lá diêu bông
Em xin lấy làm chồng
Ru em đời thiếu nữ xa rồi
Mình tôi lang thang muôn nơi
Ði tìm lá cho em tôi
Ru em thời con gái hay quên
Thƣơng em tôi tìm đƣợc lá diêu bông
Sao em nỡ vội lấy chồng
Diêu bông hỡi diêu bông
Sao em nỡ vội lấy chồng!
351
Sầu Đông Khánh Băng
Chiều nay gió Đông về, dừng chân tręn bến xƣa
Đời trai gió sƣơng, về thăm cố hƣơng.
Tìm bao nhớ thƣơng, mà sao phố phƣờng vắng.
Tình sầu lạnh buốt đêm trƣờng.
Rồi ngày mai sẽ ra đi phƣơng trời
Biết đâu tręn đƣờng vạn nẽo từ ly
Biết đâu cuộc đới ngŕy mai đổi thay
Mà tôi vẩn còn.. nhớ.. nhớ.. nhớ (9x)
Phút giây ban đầu.
Ngại ngùng bƣớc chân buồn, em đã sang ngang rồi
Đŕnh thôi nhớ mong, gởi theo gió Đông.
Tình yêu giá băng vào nơi cuối trời nhớ
Sầu Đông còn đến bao giờ.
Ngại ngùng bƣớc chân buồn, em đã sang ngang rồi
Đŕnh thôi nhớ mong, gởi theo gió Đông.
Tình yêu giá băng vào nơi cuối trời nhớ
Sầu Đông cňn đến bao giờ.
Đŕnh thôi nhớ mong, gởi theo gió Đông.
Tình yêu giá băng vào nơi cuối trời nhớ
Sầu Đông còn đến bao giờ.
352
Sầu Lẻ Bóng Anh Bằng
Ngƣời ơi khi cố quên là khi lòng nhớ thêm
Dòng đời là chuỗi tiếc nhớ
Mơ vui là lúc ngàn đắng cay ... xé tâm hồn
Tàn đêm tôi khóc khi trời mƣa buồn hắt hiu
Lòng mình thầm nhớ dĩ vãng
Đau thƣơng từ lúc vừa bƣớc chân
Vào đƣờng yêu
Đêm ấy mƣa rơi nhiều
Giọt mƣa tan tác mƣa mùa ngâu
Tiễn chân ngƣời đi
Buồn che đôi mắt thấm ƣớt khi biệt ly
Nghe tim mình giá buốt
Hồi còi xé nát không gian
Xót thƣơng vô vàn
Nhìn theo bóng tàu dần khuất trong màn êm
Mùa thu thƣơng nhớ bao lần đi về có đôi
Mà ngƣời còn vắng bóng mãi
Hay duyên nồng thắm ngày ấy nay ... đã phai rồi
Từ lâu tôi biết câu thời gian là thuốc tiên
Đời việc gì đến sẽ đến
Những ai bạc bẽo mình vẫn không ... đành lòng quên
353
Sầu Tím Thiệp Hồng Hoài Linh, Minh Kỳ
Từ lúc quen nhau chƣa nói một lời gì, tỏ tình ta mến nhau
Nhiều đêm ngắm sao mơ ƣớc duyên tình mình suốt đời tình thắm
sâu
Nhớ thƣơng đầy vơi, mộng thấy ai tìm về làn môi xinh tuyệt vời
Để rồi buồn ơi, ánh trăng soi còn đó, và nghe hơi gió biết rằng
mình vừa mơ.
Khi yêu hồn nhƣ nở hoa xây mộng tuyệt vời
Nắm tƣơng lai trong bàn tay một câu nói thôi.
Đôi khi gặp nhau muốn khơi nhƣng rồi lại thôi
Nói ra e ngại, hoặc theo gió trôi.
Hôm nay nhìn xe kết hoa xuôi ngƣợc nẻo đƣờng,
Gửi thƣ trao cho ngƣời yêu, vài câu luyến thƣơng.
Hân hoan hồn nhƣ nở hoa, trông chờ hồi âm,
Tắt ngay trong lòng chỉ thấy thiệp hồng.
354
Sáu Mƣơi Năm Cuộc Đời Y Vân
Anh ơi có bao nhiêu ? 60 năm cuộc đời
20 năm đầu, sung sƣớng không bao lâu
20 năm sau, sầu vƣơng cao vời vợi
20 năm cuối là bao
Ơ là thế! đời sống không đƣợc bao
Ơ là bao! đời không lâu là thế
Ơ đƣợc bao năm sống mà yêu nhau
Anh ơi có bao nhiêu 60 năm cuộc đời
Khi xa anh rồi em biết yêu thƣơng ai
Nên khi yêu nhau thì yêu cho trọn đời
Anh ơi ta sống đƣợc bao
355
Sơn Nữ Ca Trần Hoàn
Một đêm trong rừng vắng. Ánh trăng chênh chếch đầu ghềnh thấp
thoáng bóng cô sơn nữ miệng cƣời xinh xinh.
Một đêm trong rừng núi. Có anh lữ khách nhìn trời xa xa ngắm trăng
say đắm một mình bâng khuâng.
Một đêm trong rừng vắng. Có cô sơn nữ miệng cƣời khúc khích ngắm
anh lữ khách rồi lòng bâng khuâng.
Một đêm trong rừng núi. Có anh lữ khách nhìn trời xa xa biết đâu sơn
nữ nhìn mình đăm đăm.
Sơn nữ ơi!
Đời ta nhƣ cánh chim chiều phiêu bạt thời gian vun vút trời mây.
Sơn nữ ơi!
Đừng làm thắc mắc cho lòng khô cạn từ nay nƣớc mắt đầy vơi.
Sơn nữ ơi!
Thời gian lôi cuốn bao lần bên rừng đầy hƣơng bát ngát trời thu
Sơn nữ ơi!
Đành lòng sống với bên rừng thơ mộng cùng hoa với lá ngàn hƣơng.
Hãy nhìn trăng lên, rồi lu mờ dần. Hãy nhìn mây bay, thiết tha về ngàn
chờ đợi tay ngƣời sơn nữ.
Khi nhìn chim bay, bay đi tìm đàn
Khi nhìn gió cuốn lá thu rời cành
cuộn bay lên ngƣời sơn nữ.
Sơn nữ ơi!
Làm chi cho đớn đau long trong một thời gian rồi thƣơng rồi nhớ
Sơn nữ ơi!
Hoàng hôn xuống dần đợi chờ ai đây???
356
Suối Mơ Văn Cao
Suối mơ !
Bên rừng thu vắng,
giòng nƣớc trôi lững lờ ngoài nắng.
Ngày chƣa đi sao gió vƣơng?
Bờ xanh ngát bóng đôi cây thùy dƣơng.
Suối ơi !
Ôi nguồn yêu mến,
còn ghi khi bóng ai tìm đến.
Đàn ai nắng buông lƣu luyến.
Suối hát theo đôi chim quyên.
Từng hẹn mùa xƣa cùng xây nhà bên suối .
Nghe suối róc rách trôi hoa lừng hƣơng gió ngát.
Đàn ai đùa trong khóm lá vàng tƣơi .
Ta đàn trùng theo với tháng năm,
rừng còn nhớ tới ngƣời .
Trăng chiều nào giữa chốn đây,
hồn cầm lắng tiếng đời .
Suối ơi !
Nghe rừng heo hút.
Giòng êm đƣa lá khô già trút.
Còn nhƣ lƣu hƣơng yêu dấu .
Với suối xƣa trôi nơi đâu .
357
Tà Áo Xanh Đoàn Chuẩn, Từ Linh
Gió bay từ muôn phía tới đây ngập hồn anh
Rồi tình lên chơi vơi thuyền anh một lá ra khơi
Về em phong kín mây trời đêm đêm ngồi chờ sáng, mơ ai
Mộng nữa cũng là không ta quen nhau mùa thu
Ta thƣơng nhau mùa đông, ta yêu nhau mùa xuân
Để rồi tàn theo mùa xuân ngƣời về lặng lẽ sao đành
Anh còn nhớ em nói rằng sao mùa xuân lá vẫn rơi?
Sao mùa xuân lá vẫn bay? em ơi, có hoa nào không tàn
Có trời nào không mây, có tình nào không phai?
Em còn nhớ anh nói rằng khi nào em đến với anh
Xin đừng quên chiếc áo xanh, em ơi có đâu ngờ đến rằng
Có màu nào không phai nhƣ màu xanh ái ân
Rồi chiều nao xác pháo bên thềm tản mác bay
Em đi trong xác pháo anh đi không ngƣớc mắt, thôi đành em
Lúc anh ra đi lạnh giá tâm hồn hoa mai rơi từng cánh trên đƣờng
Lạnh lùng mà đi tiếc nhớ thêm chi hoa tàn nhạc bay theo không gian
Biết nhau để mà nhớ, nhớ nhau để sầu dâng
Tình trần ôi mong manh ngƣời mơ một sớm đến anh
Rồi đi đi mãi cho anh sầu đêm đêm ngồi chờ sáng mơ ai
Mộng nữa cũng là không ta quen nhau mùa thu
ta thƣơng nhau mùa đông ta yêu nhau mùa xuân
Để rồi tàn theo mùa xuân ngƣời về lặng lẽ sao đành
Anh còn nhớ em nói rằng sao mùa xuân đến không vui?
Sao mùa xuân đến không tƣơi? em ơi, có trăng nào không tà
Có diều nào không bay có tình nào không say?
Em còn nhớ anh nói rằng tâm hồn anh dễ chóng quên
Tâm tình anh dễ chóng phai em ơi, có đâu ngờ đến rằng
Có tình nào không phai nhƣ tình anh với em
Rồi chiều nào băng giá tâm hồn tìm đến nhau
Em mơ trong tiếng hát anh mơ trong nét bút, đa tình sao
Trách sao hoa xƣa còn có lúc tàn nhƣng riêng anh dệt mấy cung đàn
Nhạc đời còn ghi những nét thƣơng yêu hoa tàn tình tan theo không gian
358
Tâm Hồn Cô Đơn Anh Bằng
Đời không nhƣ ƣớc mơ lòng ngƣời
Cuộc đời xô đẩy mình đến rã rời
Còn lại gì?..Ngƣời yêu đã khuất
Tình yêu đến nhƣ cơn mƣa buồn
Rồi héo hắt, rồi bơ vơ cho đến bao giờ
Ngày tôi quen biết em lần đầu
Mặt trời hôm ấy bỏ trốn nơi nào
Và đƣờng về, trời mƣa tầm tã
Sợ buốt giá đến ôm vai gầy
Sợ tiếng gió quyện lời tâm tình xa bay
Làm saỏ Làm sao biết đƣợc ý trờị
Làm saỏ Làm sao biết đƣợc lòng ngƣời
Làm sao ai biết tình tôi
Sợ lo tình yêu vỗ cánh bay đi
Ngƣời yêu sẽ khóc chia ly
Mình tôi đƣa đón ai về
Rồi một hôm gió đƣa thiệp hồng
Ngƣời tình năm cũ giờ bƣớc theo chồng
Trời thì buồn mình tôi lầm lũi
Đội mƣa gió bƣớc đi âm thầm
Lòng vẫn nhớ gọi thầm tên em
359
Thà Nhƣ Giọt Mƣa Phạm Duy
Thà nhƣ giọt mƣa vỡ trên tƣợng đá
thà nhƣ giọt mƣa khô trên tƣợng đá
thà nhƣ mƣa gió đến ôm tƣợng đá
có còn hơn không, có còn hơn không
có còn hơn không, có còn hơn không
Ngƣời từ trăm năm về nhƣ dao nhọn
ngƣời từ trăm năm về nhƣ dao nhọn
dao vết ngọt đâm ta chết trầm ngâm
dòng máu chƣa kịp tràn
dòng máu chƣa kịp tràn
Ngƣời từ trăm năm về khơi tình động
ngƣời từ trăm năm về khơi tình động
ta chạy vòng vòng ta chạy mòn hơi
nào có hay đời cạn nào có hay cạn đời
Ngƣời từ trăm năm về phai tóc nhuộm
ngƣời từ trăm năm về phai tóc nhuộm
ta chạy mù đời ta chạy tàn hơi
quỵ té trên đƣờng rồi
sợi tóc vƣơng chân ngƣời
Ngƣời từ trăm năm về qua trƣờng Luật
ngƣời từ trăm năm về qua trƣờng Luật
ta hỏng Tú Tài ta hụt tình yêu
thi hỏng mất rồi ta đợi ngày đi
đau lòng ta muốn khóc
đau lòng ta muốn khóc
Thà nhƣ giọt mƣa vỡ trên mặt Duyên
thà nhƣ giọt mƣa khô trên mặt Duyên
để ta nghe thoáng tiếng mƣa vội đến
những giọt run run ƣớt ngọn lông măng
những giọt run run ƣớt ngọn lông măng
khiến ngƣời trăm năm đau khổ ăn năn
khiến ngƣời tên Duyên đau khổ muôn niên.
360
Tháng Sáu Trời Mƣa Hoàng Thanh Tâm, thơ: Nguyên Sa
Tháng sáu trời mƣa trời mƣa không dứt
trời không mƣa anh cũng lạy trời mƣa
anh lạy trời mƣa phong kín đƣờng về
và đêm ơi xin cứ dài vô tận
Mình dựa vào nhau cho thuyền ghé bến
sƣởi ấm đời nhau bằng những môi hôn
mình cầm tay nhau nghe tình dâng sóng nổi
hãy biến cuộc đời thành những tối tân hôn
Da em trắng anh chẳng cần ánh sáng
tóc em mềm anh chẳng tiếc mùa xuân
trên cuộc đời sẽ chẳng có giai nhân
vì anh gọi tên em là nhan sắc
Anh vuốt tóc em cho đêm khuya tròn giấc
anh sẽ nâng tay cho ngọc sát kề môi
anh sẽ nói thầm nhƣ gió thoảng trên vai
và bên em tiếng đời đi rất vội
Tháng sáu trời mƣa trời mƣa không dứt
trời không mƣa em có lạy trời mƣa
anh vẫn xin mƣa phong kín đƣờng về
anh nhớ suốt đời mƣa tháng sáu.
361
Thành Phố Buồn Lam Phƣơng
Thành phố nào nhớ không em? Nới chúng mình tìm phút êm đềm.
Thành phố nào vừa đi đã mỏi
Đƣờng quanh co quyện gốc thông già
Chiều đan tay nghe nắng chan hòa, Nắng hôn nhẹ làm hồng môi em
Mắt em buồn trong sƣơng chiều anh thấy đẹp hơn,
Một sáng nào nhớ không em ngày chủ nhật ngày của riêng mình
Thành phố buồn nằm nghe khói tỏa
Ngƣời lƣa thƣa chìm dƣới sƣơng mù
Qùy bên em trong góc giáo đƣờng
Tiếng kinh cầu đẹp mộng yêu đƣơng
Chúa thƣơng tình, sẽ cho mình mãi mãi gần nhau
Rồi từ đó vì cách xa duyên tình thêm nhạt nhòa, Rồi từ đó chốn
phong ba em làm dâu nhà ngƣời
Âm thầm anh tiếc thƣơng đời đau buồn em khóc chia phôi
Anh về gom góp kỷ niệm tìm vui
Thành phố buồn lắm tơ vƣơng cơn gió chiều lạnh buốt tâm hồn
Và con đƣờng ngày xƣa lá đổ, Giờ không em sỏi đá u buồn
Giờ không em hoang vắng phố phƣờng
Tiếng chuông chiều chậm chậm thê lƣơng
Tiễn đƣa ngƣời quên núi đồi, ... quên cả tình yêu
362
Thành Phố Mƣa Bay Bằng Giang
Có những chiều thành phố mƣa bay
Công viên buồn tƣợng đá cũng buồn
Chân đi tìm tuổi hồng sa mạc nắng
Câu kinh giáo đƣờng ngày tháng chút đau thƣơng
Có những chiều thành phố mƣa bay
Thƣơng em gầy giọng hát đêm dài
Nghe hơi thở chạnh lòng khơi niềm nhớ
Môi răng mắt đỏ mòn mỏi theo đợi chờ
Cuộc tình đó đã khuất xa tầm tay
Tiếng hát em còn đây tơ vƣơng lệ thắm đầy
Hồn còn say men ái ân chiều ấy
Bóng dáng em từ đây đã khuất xa trời mây
Em đi rồi thành phố hôm nay
Mƣa giăng đầy lạnh buốt đêm này
Em đi rồi kỉ niệm xƣa còn đây
Em đi mất rồi còn nhớ chăng tình này
Em đi rồi kỉ niệm xƣa còn đây
Em đi mất rồi còn nhớ chăng tình này........
363
Thì Thầm Mùa Xuân Ngọc Châu
Từng chồi non xanh mơn man
Từng hạt mƣa long lanh rơi mùa xuân
Và trong ánh mắt lấp lánh
Lời yêu thƣơng yêu thƣơng ai ngập ngừng
Mùa xuân đã đến bên em
Và mùa xuân đã đến bên anh thì thầm
Làn gió khẽ vuốt tóc em
Và làn gió nói cùng em nhớ thƣơng
Và em đã biết nói tiếng yêu đầu tiên
Và em đã biết thƣơng nhớ biết giận hờn
Mùa xuân đã đến bên em trao nụ hôn
Và mùa xuân đã trao cho em ánh mắt anh
Để rồi, đắm say, để rồi, ngất ngây!!!
364
Thiên Đƣờng Ái Ân Lam Phƣơng
Đƣờng nào vào thiên đàng ái ân
Là đƣờng vào nhịp thở lâng-lâng
Mùa Xuân đang đi trong lời yêu mới
Có hoa vàng phủ đƣờng mòn gót chân mềm.
Lạc vào vƣờn Xuân tình ngất ngây.
Thả hồn vào cơn gió mê say.
Cành hoa tƣơi chôn sâu cành xa vút
Để muôn đời mình còn đƣợc yêu nhé em.
Yêu mới biết quên thời gian
Khi biết yêu hoa sẽ mãi không phai tàn
Đừng nghe chim ru tai tìm hƣ ảo.
Không tình nào say đắm hơn anh đâu.
Chờ một ngày pháo hồng réo vui
Là đƣờng về ôm bóng đơn côi.
Vừa khi đôi tim yêu đƣợc giải thoát
Bứt gông xiềng là mình tính chuyện trăm năm
365
Thiên Thai Văn Cao
Tiếng ai hát chiều nay vang lừng trên sóng
Nhớ Lƣu Nguyễn ngày xƣa lạc tới Đào Nguyên
Kìa đƣờng lên tiên, kìa nguồn hƣơng duyên
Theo gió tiếng đàn xao xuyến
Phím tơ lƣu luyến, mấy cung u huyền
Mấy cung trìu mến nhƣ nƣớc reo mạn thuyền.
Âm ba thoáng rung cánh đào rơi
Nao nao bầu sƣơng khói phủ quanh trời
Lênh đênh dƣới hoa chiếc thuyền lan
Quê hƣơng dần xa lấp núi ngàn
Bâng khuâng chèo khua nƣớc Ngọc Tuyền
Ai hát trên bờ Đào Nguyên.
Thiên Thai chốn đây Hoa Xuân chƣa gặp Bƣớm trần gian
Có một mùa đào dòng ngày tháng chƣa tàn qua một lần
Thiên Tiên chúng em xin dâng hai chàng trái đào thơm
Khúc nghê thƣờng này đều cùng múa vui bầy tiên theo đàn.
Đèn soi trăng êm nhạc lắng tiếng quyên đây đó nỗi lòng mong nhớ
Này khúc bồng lai là cả một thiên thu trong tiếng đàn chơi vơi
Đàn xui ai quên đời dƣơng thế
Đàn non tiên đàn khao khát khúc tình duyên.
Thiên Thai! Ánh trăng xanh mơ tan thành suối trần gian
Ái ân thiên tiên em ngờ phút mê cuồng có một lần.
Gió hắt trầm tiếng ca tiếng phách ròn lắng xa
Nhắc chi ngày xƣa đó đến se buồn lòng ta
Đào Nguyên trƣớc Lƣu Nguyễn quên trần hoàn
Cùng bầy tiên đàn ca bao năm
Nhớ quê chiều nào xa khơi
Chắc không đƣờng về Tiên nữ ơi!
Đào Nguyên trƣớc Lƣu Nguyễn khi trở về
Tìm Đào Nguyên, Đào Nguyên nơi nao ?
Những khi chiều tà trăng lên
Tiếng ca còn rền trên cõi tiên.
366
Thôi Y vân
Thôi em đừng khóc nữa làm gì
Kỷ niệm sầu ân tình cũ xa xƣa
Thôi em đừng khóc,
Em đừng khóc, đừng khóc nữa giọt lệ sầu
Làm sao xóa hết tâm tƣ
Thôi em đừng tới nữa làm gì
Ðừng để lòng se lại khúc yêu đƣơng
Thôi em đừng tiếc
Em đừng tiếc, đừng tiếc nữa
Ðừng để lòng anh trở lại kiếp u buồn
Ôi, cuộc đời đầy phong ba giữa lòng ngƣời
Lệ sầu chia ly buồn tê tái
Ly rƣợu này đầy thƣơng đau tấm hình hài
Thu man mác buồn mùa thu ơi
Thôi em đừng nhắc nữa làm gì
Từng nẻo đƣờng in hình bóng chung đôi
Thôi em đừng nhớ
Em đừng nhớ nữa chuyện của mình
Kiếp nay đành lỡ duyên rồi
Thôi đôi bờ vai đừng rung động
Ðã hết rồi còn khóc nữa chi em ...
367
Thu Ca Phạm Mạnh Cƣơng
Lạnh lùng sƣơng rơi heo may
Buồn ngơ ngác bóng chim bay
Mây tím giăng sầu đó đây
Ngày đi chiều mang sầu tới
Làn sƣơng chiều thu lả lơi
Tiếng mƣa rơi đều trên lối
Chiều về gieo thƣơng với nhớ
Lòng ngƣời lữ thứ bơ vơ
Nghe lá hoa rụng xác xơ
Chiều thu về đây lạnh lẽo
Mà sƣơng chiều rơi hắt hiu
Gió xa đƣa nhẹ tiếng tiêu
Nhớ ai chiều thu
Nhìn bao lá úa rơi đầy lối
Nhẹ rung tà áo
Làn môi cƣời thắm nhƣ cánh hoa đào
Cách xa vì đâu!
Dù bao lần lá hoa phai màu
Rung chi cành hoa lá
Khi tà dƣơng đã khuất non xa
Mầu chiều thu reo lá úa
Buồn se sắt nhớ Thu xƣa
Tôi biết em chiều gió mƣa
Ngƣời đi về đâu ngàn lối
Màu hoa chiều thu úa phai
Xót xa cho lòng tê tái
Ngập ngừng sƣơng rơi non xa
Chiều thu giăng lối cô đơn
Nghe tiếng mƣa sầu chứa chan
Mà bóng chiều phai vàng úa
Mƣa xóa tình quen biết nhau
Trách chi cho lòng đớn đau
368
Thu Hát Cho Ngƣời Vũ Đức Sao Biển
Dòng sông nào đƣa ngƣời tình đi biền biệt
Mùa thu nào cho ngƣời về thăm bến xƣa
Hoàng hạc bay, bay mãi bỏ trời mơ
Về đồi sim ta nhớ ngƣời vô bờ.
Ta vẫn chờ em dƣới gốc sim già đó
Để hái dâng ngƣời một đóa đẫm tƣơng tƣ
Đêm nguyệt cầm ta gọi em trong gió
Sáng linh lan hồn ta khóc bao giờ
Ta vẫn chờ em trên bao la đồi nƣơng
Trong mênh mông chiều sƣơng
Giữa thu vàng bên đồi sim trái chín
Một mình ta ngồi hát tuổi thơ bay.
Thời gian nào trôi bềnh bồng trên phận ngƣời
Biệt ly nào không muộn phiền trên dấu môi
Màu vàng lên biêng biếc bóng chiều rơi
Nhạc hoài mong ta hát vì xa ngƣời.
Thu hát cho ngƣời, Thu hát cho ngƣời ngƣời yêu ơi.
369
Thu Quyến Rũ Đoàn Chuẩn
Anh mong chờ mùa thu
Trời đất kia ngả màu xanh lơ
Đàn bƣớm kia đùa vui trên muôn hoa
Bên những bông hồng đẹp xinh.
Anh mong chờ mùa thu
Dìu thế nhân dần vào chốn thiên thai
Và cánh chim ngập ngừng không muốn bay
Mùa thu quyến rũ anh rồi.
[ĐK:]
Mây bay về đây cuối trời
Mƣa rơi làm rụng lá vàng
Duyên ta từ đây lỡ làng
Còn đâu những chiều dệt cung đàn yêu.
Thu nay vì đâu tiếc nhiều
Thu nay vì đâu nhớ nhiều
Thu Quyến Rũ lyrics on ChiaSeNhac.com
Đêm đêm nhìn cây trút lá
Lòng thấy rộn ràng ngỡ bóng ai về.
Anh mong chờ mùa thu
Tà áo xanh nào về với giấc mơ
Màu áo xanh là mầu anh trót yêu
Ngƣời mơ không đến bao giờ.
370
Thu Sầu Lam Phƣơng
Mùa thu thƣa nắng gió mang niềm nhớ
Trời chiều man mác buồn nát con tim
Lệ tình đẫm ƣớc tà aó trinh nguyên
Kỷ niệm êm đềm còn in trên giấy
Ngƣời ôm thƣơng nhớ ra đi từ đấy
Trời đày hai đứa vì thiếu tơ duyên
Rừng còn thay lá tình vẫn chƣa yên
Thƣơng chi cho lắm giờ cũng vô duyên.
Ngƣời từ ngàn dặm về mang nỗi sầụ
Nhịp cầu ô thƣớc hẹn đến mai sau
Ngày đài nhung nhớ mình cũng nhƣ nhau
Trên cao bao vì sao sáng
Rung vắng có bao là vàng
Là bấy nhiêu sầụ
Ngƣời đi hoa lá chết theo mùa nhớ
Ngƣời về lặng lẽ tình vẫn bơ vơ
Thà rằng chôn kín mộng ƣớc bên nhau
Quên đi cho hết một kiếp thƣơng đaụ
371
Thuyền Viễn Xứ Phạm Duy
Chiều nay sƣơng khói lên khơi
Thùy dƣơng rũ bến tơi bời
Làn mây hồng pha ráng trời
Sóng Đà Giang thuyền qua xứ ngƣời
Thuyền ơi! viễn xứ xa xƣa
Một lần qua dạt bến lau thƣa
Hò ơi! giọng hát thiên thu
Suối nguồn xa vắng, chiều mƣa ngàn về
Nhìn về đƣờng cô lý
Cô lý xa xôi
Đời nhịp sầu lỡ bƣớc
Bƣớc hoang mang rồi ...!
Quay lại hƣớng làng
Đà Giang lệ ƣớt nồng
Mẹ già ngồi im bóng
Mái tóc tuyết sƣơng
Mong con bạc lòng ...
Chiều nay gửi tới quê xƣa
Biết là bao thƣơng nhớ cho vừa
Trời cao chìm rơi xuống đời
Biết là bao sầu trên xứ ngƣời
Mịt mờ sƣơng khói lên hƣơng
Lũ thùy dƣơng rủ bóng ven sông
Chiều nay trên bến muôn phƣơng
Có thuyền viễn xứ, nhổ neo lên đƣờng ...
372
Thuở Ban Đầu Nhất Sinh
Cho anh về thăm lại bến đò xƣa nhiều kỷ niệm.
Xa xôi nhiều năm rồi lòng vẫn nhớ tình vẫn thƣơng.
Xƣa trên cùng chuyến đò tình chợt đến khi tuổi vừa yêu
Bao nhiêu là mộng mơ tình nhƣ thơ ôi thuở ban đầu
Lơ thơ hàng tre già nắng chiều nghiêng đàn trâu về.
Xa xa từng cánh cò chập chờn bay về tổ ấm.
Trên con đƣờng quen thuộc ngày nào tôi vẫn đứng chờ em.
Nay lối mòn ngày xƣa còn mình tôi thơ thẩn trong chiều
Thời gian nhƣ nƣớc qua cầụ
Tình yêu vỗ cánh bay xa
Thƣơng em ngƣời gái quê tình trắng trong nhƣ những hạt sƣơng.
Trăm năm một chữ yêu làm đảo điên bao kẻ dại khờ.
Em ơi một chữ thƣơng một chữ yêu ta giữ cho bền lâu
Không duyên phận với nhau hẹn kiếp sau ta sẽ chung tình.
Nay em về chốn xa đèn kết hoa giăng lối ngƣời qua
Anh quay về nẻo xƣa tìm chút hƣơng sƣởi ấm linh hồn.
Trong bể đời hắt hiu tình vẫn ru anh giấc ngủ saỵ
Bên em giờ pháo bay kiệu lắc lƣ ngựa vàng em về dinh.
373
Thƣơng Hoài Ngàn Năm Phạm Mạnh Cƣơng
Ngàn năm thƣờng hoài một bóng ngƣơì thôi
Tình đã khơi rôì mộng khó nhạt phai
Trăng khuyết rôì có khi đầy
Ngăn cách rôì cũng xum vầy
Mây bay bay hoài ngàn năm
Lòng nhƣ con thuyền đổ bên'' tình yêu
Ngại gió mƣa chiều thuyền vẫn còn neo
Ai đó dù có hững hờ, ai đó dù đã âm thầm
Ra đi ôm trọn niềm thƣơng
Thƣơng hoài ôi ngàn năm còn đó
đá mòn mà tình có mòn đâu
Tình đầu là tình cuối ngƣời ơi
Suốt đời mình nguyện câu lứa đôi
Thơì gian âm thầm nhƣ nƣớc về khơi
Lòng trót yêu ngƣơì tình khó đổi thay
Hoa thắm rôì có khi tàn,
Tình ấy chỉ đến một lần
Tâm tƣ thƣơng hoài ngàn năm
374
Thƣơng Một Ngƣời Trịnh Công Sơn
Thƣơng ai về ngõ tối sƣơng rơi ƣớt đôi môi
Thƣơng ai buồn kiếp đời lạnh lùng ánh sao rơi
Thƣơng ai về ngõ tối bao nhiêu lá rơi rơi
Thƣơng ai cƣời không nói ngập ngừng lá hôn vai
Thƣơng nụ cƣời và mái tóc buông lơi
Mùa thu úa trên môi từng đêm qua ngõ tối
Bàn chân âm thầm nói lặng nghe gió đêm nay
Ngày ai buốt đôi vai bờ vai nhƣ giấy mới sợ nghiêng hết tình tôi
Thƣơng ai về xóm vắng đêm nay thiếu ánh trăng
Đôi vai gầy ƣớt mềm ngƣời lạnh lắm hay không
Thƣơng ai màu áo trắng trong nhƣ ánh sao băng
Thƣơng ai cƣời trong nắng ngập ngừng áng mây tan
375
Thƣơng Nhau Ngày Mƣa Nguyễn Trung Cang
Khi mặt trời vắng bóng
Khi lời nguyền khuất lấp
Nghe lạc loài kiếp sống sao mỏi mong
Nhƣ giọt buồn nƣớc mắt
Mƣa ngại ngùng héo hắt
Thƣơng ngƣời về buốt giá trên đƣờng xa
Mƣa từng ngày thƣớt tha
Mƣa bàng hoàng xót xa
Còn mƣa mãi giữa bơ vơ nắng trong mơ
Nhƣ mƣa ngày nào thấm ƣớt vai em
Nhƣ mƣa ngày nào khuất lấp sao đêm
Thƣơng em ngày nào khóc ƣớt môi mềm
Thƣơng nhau thật nhiều biết mấy tin yêu
Cho nhau trọn tình dẫu có điêu linh
Xa nhau trọn đời vẫn nhớ thƣơng nhau
... thƣơng nhau
... yêu nhau
... thƣơng nhau
376
Thƣơng Về Miền Trung Minh Kỳ
Đã bao lâu rồi không về miền Trung thăm ngƣời em
Nắng mƣa đêm ngày cách trở giờ xa xôi đôi đƣờng
Ngƣời ơi ..! có về miền quê hƣơng thùy dƣơng, nƣớc chảy còn
thƣơng bao là thƣơng, cho nhắn đôi lời
Dẩu xa muôn trùng tôi vẫn còn thƣơng sao là thƣơng , nhớ ai xuôi
thuyền Bến Ngự đẹp trăng soi đêm trƣờng,
Và nhớ..! tiếng hò ngoài Vân Lâu chiều nao, ƣớc hẹn đẹp duyên
nhau dài lâu, xa rồi còn đâu
Em ơi ... chờ anh về, đừng cho năm tháng xóa mờ thƣơng nhớ
Đêm nao trăng thề, đã ban ƣớc hẹn đẹp lòng ngƣời đi
Em biết chăng em, đã bao thu rồi vắng lạnh lòng trai đi ngàn
phƣơng
Mỗi khi sƣơng chiều xóa nhòa phồn hoa nơi phố phƣờng
Ngƣời ơ ...! nếu còn vần trăng soi giòng hƣơng nƣớc chảy còn
thông reo chiều buông
Tôi vẫn còn thƣơng ... ....!
Sông hƣơng lững lờ
Ngƣời đi năm tháng vẫn còn mong nhớ
Đêm nao trăng chờ
Đã ban ƣớc hẹn đẹp lòng ngƣời đi
Tôi vẫn .... còn ... .... thƣơng ...�
377
Tiễn Đƣa Lê Đức Long
Khi em về chừng nhƣ sang đông.
Trời tháng năm mà nghe lành lạnh
Khi em về ngồi nghe biển hát
Chiều qua nhanh nhƣ em xa anh.
Mai em về mình không đƣa nhau.
Lời cám ơn giữ lại cho ngƣời
Một nụ cƣời thôi cũng đủ
Mai em về ta không đƣa nhau.
Em đi rồi còn chi em ơi
Bao yêu thƣơng cũng theo ngƣời rồi
Em xa rồi trời buồn không hát
Mƣa sẽ buồn ai vuốt tóc em.
Em đi rồi tình ta tan mau
Và tháng năm phai tàn úa nhàu
Em đi rồi nụ cƣời đã tắt
Ngƣời ở lại có bao giờ vui.
Làm ngƣời ở lại có bao giờ vui
Khi tình nhân không còn đứng chung đôi
Làm ngƣời ở lại bao giờ cũng buồn
Nhƣ nụ quỳnh hƣơng chẳng còn ngát hƣơng.
378
Tiễn Em Nơi Phi Trƣờng (Adieu Jolie Candy) Michel Berger, lời việt: Phạm Duy
Từ nay cách xa nghìn trùng
Ngƣời em bé bỏng
Anh tiễn em ra mãi tới nơi phi trƣờng.
Tầu bay cánh vƣơn mịt mùng
Ðƣờng bay não nùng
Hỡi em, vào khung trời mênh mông !
Ôi cơn gió buồn !
Phi cơ sẽ đƣa em đi muôn trùng.
Chờ em viết thƣ tình về
Anh đã ƣớc thề
Nhƣng biết đâu em sẽ nhớ tới bạn hè ?
Còn anh khó quên mùa hè
Gặp em, tóc thề
Anh đã yêu ngƣời em tuổi say mệ
Ôi đã hết rồi !
Phi cơ đã đƣa em đi xa vờị
Từ nay cách xa nghìn trùng !
. . . . . .
Từ nay cách xa nghìn trùng !
Tình yêu sẽ mờ, ôi sẽ phai,
Trong bóng tối trên đƣờng dàị
Từ nay nhớ nhung còn dàị
Còn vƣơng xuống đời
Nhƣ bóng mây còn bay mãi trong khung trờị
Adieu ! Xa em !
Adieu ! Xa em !
379
Tiếng Đàn Tôi Phạm Duy
Đời lạnh lùng trôi theo giòng nƣớc mắt
Với bao tiếng tơ xót thƣơng ngƣời
Vì cuôc tình đã chết một đêm nao
Lúc trăng hãy còn thơ ấu
Dù đời tàn trên cánh nhac chơi vơi
Vẫn còn mong nhớ khúc yêu đời
Lúc bao nhiêu tiếng cƣời
Rôn ràng chảy về xuôi
Mêng mông lả lơi, thuyền về tới bến mơ rồi khoan khoan hò ơi dặt
dìu trong tiếng đàn tôi
Mêng mông lả lơi thuyền về bát ngát hƣơng trời
khoan khoan hò ơi nhịp câu xa vắng mà thôi
Buồm về dội nắng trên khơi
bao nhiêu hoàng hôn đên cho yên vui ngƣời ơi
có tiếng hát theo đàn tôi
nhƣ ru nhƣ thƣơng linh hồn đắm đuối
Mêng mông lả lơi, thuyền chờ mong gió lên trời
mang theo đàn tôi chảy về đậu bến ngày mai
380
Tiếng Hót Chim Đa Đa Võ Đông Điền
Ngày nào em tuổi mƣời lăm
Em hay nghe tôi ngồi đánh đàn
Tiếng đàn làm nỗi nhớ mênh mang
Rồi thời gian dần trôi mau
Em không nghe tôi dạo phím đàn
Mà chỉ nhìn lén lén bên sông
Sao em không nhƣ ngày nào sang đây nghe tôi ngồi đàn
Để điệu đàn buồn mênh mang
Em nhƣ mây trôi dịu dàng trôi lang thang trên bầu trời
Và mây đã xa tôi
Ầu ơ, ầu ơ ...Có con chim đa đa nó đậu cành đa
Sao không lấy chồng gần mà đi lấy chồng xa
Có con chim đa đa hót lời nỉ non
Sao em nỡ lấy chồng từ khi tuổi còn son
Để con chim đa đa ngậm ngùi đành bay xa
Tình cờ tôi gặp lại em
Ta đi chung trên một chuyến đò
Con đò chiều đƣa khách sang sông
Tình cờ ta nhận ra nhau
Nghe mênh mông nhớ chuyện hôm nào
Để đò chiều sóng vỗ lao xao
Hôm cô dâu sang nhà chồng qua sông trên con đò hồng
Mà giọt buồn nhỏ bên sông
Hôm cô dâu sang nhà chồng ai ru con nghe buồn lòng
Lời ru nghe nhớ mong
Ầu ơ, ầu ơ ...Có con chim đa đa nó đậu cành đa
Sao không lấy chồng gần mà đi lấy chồng xa
Có con chim đa đa hót lời nỉ non
Sao em nỡ lấy chồng từ khi tuổi còn son
Để con chim đa đa ngậm ngùi đành bay xa...
381
Tiếng mƣa rơi Khánh Băng
Tiếng mƣa rơi chiều nay buồn phiền nhớ ai
Gió vi vu hàng cây mƣa làm nắng phai
Trời còn mƣa mƣa mãi anh xa xôi rồi nghẹn ngào rƣng rƣng khóe môi
Vẫn mƣa rơi ngoài song nhƣ lời nhớ mong
Vẫn mây mù dòng sông nhƣ tình cuối Đông
Đƣờng chiều mƣa tê tái mƣa trên vai gầy từng giọt mƣa rơi có hay
Hỡi ngƣời yêu dấu xin dừng chân chiều nay
Nhớ nhé em ngoài kia gió mƣa còn bay
Có những đêm đầy mƣa ngại ngùng bƣớc thƣa
Nhớ đôi tay ngày xƣa dịu dàng đón đƣa
Giờ tình đi quên lối khiến đêm lạc loài
Đời buồn làm mƣa mãi rơi
Tiếng mƣa rơi chiều nay buồn phiền nhớ ai
Gió nghiêng ngã hàng cây mƣa làm nắng phai
Trời còn mƣa mƣa mãi anh xa xôi rồi nghẹn ngào rung rung khóe môi
Vẫn mƣa rơi ngoài song nhƣ lời nhớ mong
Vẫn mây mù dòng sông nhƣ tình cuối Đông
Đƣờng chiều mƣa tê tái mƣa trên vai gầy từng giọt mƣa rơi có hay
Hỡi ngƣời yêu dấu xin dừng chân chiều nay
Nhớ nhớ em ngoài kia gió mƣa còn đầy
Có những đêm đầy mƣa ngại ngùng bƣớc thƣa
Nhớ đôi tay ngày xƣa dịu dàng đón đƣa
Giờ tình đi quên lối khiến đêm lạc loài
Đời buồn làm mƣa mãi rơi
Hỡi ngƣời yêu dấu xin dừng chân chiều nay
Nhớ nhớ em ngoài kia gió mƣa còn đầy
Có những đêm đầy mƣa ngại ngùng bƣớc thƣa
Nhớ đôi tay ngày xƣa dịu dàng đón đƣa
Giờ tình đi quên lối khiến đêm lạc loài
382
Tiếng Sáo Thiên Thai Phạm Duy, thơ: Thế Lữ
Xuân tƣơi. Êm êm ánh xuân nồng
Nâng niu sáo bên rừng
Dăm ba chú kim đồng
(hò xàng xê) tiếng sáo. Nhẹ nhàng lƣớt cỏ nắng
Nhạc lòng đƣa hiu hắt. Và buồn xa buồn vắng
Mênh mông là buồn.
Tiên nga, buông lơi tóc bên nguồn
Hiu hiu lũ cây tùng
Ru ru tiếng trên cồn
(hò ơi làn) mây ơi. Ngập ngừng sau đèo vắng
Nhìn mình cây nhuộm nắng. Và chiều nhƣ chìm lắng
Bóng chiều không đi.
Trời cao xanh ngắt ô kìa
Hai con hạc trắng (ƣ) bay về (ề) nơi nao
Trời cao xanh ngắt ô kìa ô kìa
Hai con hạc trắng bay về, nơi nao.
(đôi) chim ơi. Lên khơi sáo theo vời
Hay theo đến bên ngƣời
Tiên nga tắm sau đồi
(tình tang ôi) tiếng sáo. Khi cao, cao mờ vút
Cùng làn mây lờ lững
Rồi về bên bờ suối
Cây xanh mờ mờ.
Êm êm, ôi tiếng sáo tơ tình
Xinh nhƣ bóng xiêm đình
Trên không uốn thân hình
(đƣờng lên, lên) thiên thai. Lọt vài cung nhạc gió
Thoảng về mơ mộng quá
Nàng ngọc chân tƣởng nhớ
Tiếng lòng bay xa.
383
Tiếng Xƣa Dƣơng Thiệu Tƣớc
Hoàng hôn lá reo bên thềm
Hoàng hôn tơi bời lá thu
Sƣơng mờ ngậm ngùi xuân xanh
Bâng khuâng phím loan vƣơng tình
Đâu bóng trăng xƣa mơ khúc nghê thƣờng
Phải tàn một thời liệt oanh xa đƣa gió mây lạnh lùng
Chiều thu nhớ nhung vì đâu, thắm đôi giòng Châu
Tiếc thay tại sao đành lỡ làng man mác khói hƣơng Bay dịu dàng
nhƣ tóc mây vƣơng
Dáng liễu mơ màng cung đàn nhỏ lệ Tầm Dƣơng ai đó tri âm biết
cùng.
Hoàng hôn gió sƣơng lạnh lùng
Hoàng hôn bao niềm nhớ nhung
thiết tha đàn rung tiếng tơ
vấn vƣơng trôi theo mây mờ
đâu khúc cô liêu duyên dáng tiêu điều
dƣ âm chìm theo giòng Châu tràn lan sóng vƣơng mạch sầu.
Đàn ơi thiết tha vì đâu, tiếng xƣa trầm ngâm lắng rung đƣờng tơ
bao mơ màng
Lƣu luyến hƣơng thu thêm dịu dàng
Ai có hay chăng Say khúc ƣu tƣ, gió sƣơng chiều thu buồn mơ ai
đó tri âm hững hờ.
384
Tím Cả Rừng Chiều Thu Hồ
Tím cả rừng chiều một chiều tan bóng xế
Khi gió cuốn đìu hiu tím chiều lên màu
Chiều xƣa có nàng vẫn đợi
Vẫn chờ trông ngóng mùa hoa tím rừng thu
Hẹn khi nao ngày đi chiến đấu, hoa rừng tiễn ngƣời yêu
Khi nghe gió rừng xao xuyến khoe tím rừng hoa tím
Đợi bóng anh về
Gió lạnh đầu mùa, một mùa thu man mác
Rung gió tím ngàn hoa, nhƣ màu tóc nàng
Ngồi mơ ngóng ngoài biên thuỳ có ngƣời chiến sĩ hành quân giữa
trời khuya
Lạnh đâu ôi vì chân rét mƣớt thƣơng ngƣời với tình thƣơng
Khi nghe gió rừng xao xuyến
Ôi tím rừng hoa tím mừng hết bao lần.
Vi vu vi vu đƣa lòng về từ biên khu
Non xanh bao la chập chùng khuất trong rừng thu
Dƣ âm đâu đây nghe vọng buồn lên ngát mi
Qua bao ngăn cách ôi buồn kẻ ở ngƣời đi
Rồi một đàn chim theo gió ngàn đƣa lối
Mách bóng ngƣời đã về khi chiều tím nhuộm thu
Nụ cƣời đẹp môi, hoa cài lên áo anh
Đoá hoa thơm dịu hiền
Tím cả rừng chiều, thẹn thùng may áo cƣới
Nhắc nhở đến ngƣời đi, duyên thầm ƣớc gì
Ngoài xa cách biệt kinh kỳ
Có chàng chiến sĩ đẹp ghi khắc lòng em.
Chờ khi nao ngừng tay chiến đấu mộng đẹp lứa vừa đôi
Say sƣa với rừng hoa tím mà nhắc ngày hẹn ƣớc là lúc anh về.
385
Tình Lời việt: Ngọc Lan
Tình là trang giấy trắng viết lên sầu muộn
Tình là đêm thu vắng mắt vƣơng lệ buồn
Tình là bao nhung nhớ theo ngƣời mãi mãi không hề phai
Dù biết trong những ngày mai ta sẽ đắng cay
Tình là bao nét chữ khắc câu hò hẹn
Để từng đêm mơ ƣớc trôi trên muộn phiền
Để hồn ta trong trắng cũng thành héo úa khi biệt ly
Ngƣời cố quên mà đi, trong não nề
ĐK:
Bao nhiêu ƣớc mơ, em nhƣ suối thơ
Đã đầy vơi vang trong câu hát
Mà sao hôm nay, lệ rơi chƣa phai
Dòng sầu hận hồn ta tan nác
Ôi đêm quá khuya, sao ta vẫn nghe
Tâm tƣ tha thiết qua những năm tháng
Miệt mài đuổi theo bóng ai
Tình, một ngày tan vỡ biết đâu là hận
Vì mƣời năm hạnh phúc biết sau là cùng
Để một đêm rơi tuyết nghe lòng buốt giá khi lẻ loi
Tình biến giữa mù khơi cánh chim trời
386
Tình Ca Phạm Duy
Tôi yêu tiếng nƣớc tôi từ khi mới ra đời, ngƣời ơi
Mẹ hiền ru những câu xa vời
À à ơi! Tiếng ru muôn đời
Tiếng nƣớc tôi! Bốn ngàn năm ròng rã buồn vui
Khóc cƣời theo mệnh nƣớc nổi trôi, nƣớc ơi
Tiếng nƣớc tôi! Tiếng mẹ sinh từ lúc nằm nôi
Thoắt nghìn năm thành tiếng lòng tôi, nƣớc ơi
Tôi yêu tiếng ngang trời
Những câu hò giận hờn khôn nguôi
Nhớ nhung hoài mảnh tình xa xôi
Vững tin vào mộng đẹp ngày mai
Một yêu câu hát Truyện Kiều
Lẳng lơ nhƣ tiếng sáo diều làng ta
Và yêu cô gái bên nhà
Miệng xinh ăn nói mặn mà có duyên...
387
Tình Cho Không Biếu Không (L’amour c’est pour rien) Lời việt: Phạm Duy
Ngon nhƣ là trái táo chín
Thơm nhƣ vƣờn hoa kín
Mong manh nhƣ dây tơ chìm
Nhẹ êm nhƣ là mây tím.
Tình là rất cao mù khơi
Tình là thấp nhƣ biển vơi
Tình tỏa khắp, khắp cuộc đời
Đi bao la khắp nơi nơi...
Tình cho không, biếu không
Ân tình ai cũng cho đƣợc nhiều.
Tình cho không, biếu không
Chớ nên mua bán tình yêu.
Khi em mơ niềm yêu dấu
Em run nhƣ là tơ liễu
Khi con tim em xoay động
Và tình yêu vừa lên tiếng
Tình cần có hai lời ca
Tình là bãi khô cần mƣa
Diều chờ gió cong ngoài trời
Đêm khuya mong sáng yên vui.
Ta yêu nhau là mong nhớ
Không băn khoăn hoặc suy nghĩ
Nhƣ say mê nhƣ hi vọng
Tình yêu nhƣ là may mắn.
Tình là mắt ta vừa che
Tình là biết yêu ngƣời xa xa
Ngƣời tình vẫn nhớ mong dù
Ta không quen biết bao giờ.
Tình cho không không thiếu
Không bán mua tình yêu!
388
Tình Có Nhƣ Không Trần Thiện Thanh
Tình là tình nhiều khi không mà có.
Tình là tình nhiều lúc có nhƣ không
Tình xôn xao nhƣ giọt nắng lên cao,
cho lòng mình mang mang nhƣ làn khói
Tình trôi mau nhƣ là giấc chim bao.
Ôi, tình đầu bỡ ngỡ cơn mộng sâu
Tình là tình nhiều khi không mà có.
Tình là tình nhiều lúc có nhƣ không
Tình cho đi, cho từ lúc quen sơ.
Cho thật nhiều, vẫn ngỡ chƣa từng cho.
Tình cho đi, nhƣng chẳng nói năng chi.
Nên ngập ngừng, mãi mãi mối tình câm.
Tình một ngày tình xa ôi tình nhớ.
Tình gần rồi thì vẫn cứ vu vơ
Nhƣng mà lòng thì vẫn cứ nhƣ thơ
Mà ngƣời tình thì vẫn cứ nhƣ mơ
Tình là tình nhiều nơi đâu cũng có
Tình là tình dù có cũng nhƣ không
Chiều hôm kia trên đƣờng phố em qua
Em tình cờ quen anh bên hàng nƣớc
Hàng mi xanh ôi làn tóc em xanh
Cho đƣờng chiều xao xuyến cơn mộng lành.
Rồi thì chợt bừng lên nhƣ lửa nóng.
Rồi thì là một tiếng sét thinh không
Này em ơi có phải lúc ta yêu,
ta vụng về chới với trong biển khơi.
Này em ơi, em đẹp quá đi thôi,
áo học trò trắng xóa trong hồn tôi.
Kìa tình là chờ em nơi đƣờng vắng.
Kìa tình là là những ngón tay đan
Thôi thì mình đành đứng mãi xa trông
Lại một lần tình có cũng nhƣ không.
389
Tình Đời (Duyên Kiếp Cầm Ca) Minh Kỳ, Vũ Chƣơng
Khi biết em mang kiếp cầm ca
Đêm đêm phòng trà
Dâng tiếng hát cho ngƣời ngƣời
Bỏ tiền mua vui
Hỏi rằng anh ơi
Còn yêu em nữa không
Đừng nói nữa em ơi
Xin đừng nói nữa làm gì
Anh nghĩ rằng
Đời ngƣời ca sĩ
Đáng thƣơng và đáng đƣợc yêu
Tình yêu, em sợ tình yêu
Vì tình yêu nhƣ là hƣơng hoa
Lỡ mai sau em mất ngƣời yêu
Em khổ thật nhiều
Ngày mai trên đƣờng phố này
Những đêm khuya
Có anh đƣa về xóm nhỏ
Xa lìa ánh đèn
Có anh đƣa em về bến mơ
Khi chót mang duyên kiếp cầm ca
Em xin bằng lòng
Nghe tiếng trách chê của đời
Chỉ cần anh thôi, chỉ cần anh thôi
Còn tin anh nữa thôi
Đời vẫn thế em ơi
Xin đừng nói đến tình đời
Em nhớ rằng
Đời là gian dối
Nhƣng đôi ta mãi còn nhau
390
Tình Em Trao Anh Lời Việt: Duy Quang
Tình em trao cho anh mối tình nồng cháy nhất trên đời
Mà do anh không cho em đƣợc hạnh phúc lứa đôi
Hồn chất ngất những nỗi đau, khi anh xa rời
Bỏ lại em cô đơn âm thầm một bóng với u hoài
Ngƣời ơi xin cho em thêm một lần nữa sống bên ngƣời
Vòng tay em, trong bao đêm ngày thèm quấn quít anh
Ngƣời yêu hỡi, vẫn biết đớn đau, nhƣng em không màng
Vì tình em cho anh vô vàn và mãi mãi huy hoàng
há ha ha ha, ha hà
Tình em nhƣ sóng thét gào, từ những bến bờ
Mà anh ngu ngơ tới lui, không chút tiếc nhớ
Tình em nhƣ sóng thét gào, từ những bến bờ
Bờ môi em khô hắt hiu, ray rứt nỗi nhớ
391
Tình Hoài Hƣơng Phạm Duy
Quê hƣơng tôi, có con sông dài xinh xắn
Nƣớc tuôn trên đồng vuông vắn
Lúa thơm cho đủ hai mùa
Dân trong làng trời về khuya vẳng tiếng lúa đê mệ
Quê hƣơng tôi có con sông đào ngây ngất
Lúc tan chợ chiều xa tắp
Bóng nâu trên đƣờng bƣớc dồn
Lửa bếp nồng, vòm tre non, làn khói ấm hƣơng thôn!
Ai về, về có nhớ, nhớ cô mình chăng?
Tôi về, về tôi nhớ hàm răng cô mình cƣời ơ ơ ớ!
Ai về mua lấy miệng cƣời
Ðể riêng tôi mua lại mảnh đời, thơ ngây thơ ơ ớ ơ ơ ờ!
Quê hƣơng ơi! Bóng đa ôm đàn em bé
Nắng trƣa im lìm trong lá
Những con trâu lành trên đồi
Nằm mộng gì? Chờ nghe tôi thổi khúc sáo chơi vơị
Quê hƣơng ơi! Tóc sƣơng mẹ già yêu dấu
Tiếng ru nỗi niềm thơ ấu
Cánh tay êm tựa mái đầu
Ôi bóng hình từ bao lâu còn ghi mãi sắc mầu!
Tình hoài hƣơng!
Khói lam vƣơng tâm hồn chìm xuống
Chiều soay hƣơng!
Sống vui trong mối tình muôn đƣờng.
Tình ngàn phƣơng!
Biết yêu nhau nhƣ lòng đại dƣơng
Ngƣời phiêu lãng!
Nƣớc mắt có về miền quê lai láng
Xa quê hƣơng! Yêu quê hƣơng
392
Tình Hờ Phạm Duy
Tôi đang lừa dối em
Mà sao em không biết
Nhừng lời nói tình duyên
Với tôi không cần thiết
Chớ nên thề thốt chi
Đùa vui thôi đây nhé
Say đắm và si mê
Sẳn sàng đang nhạt nhòa
Tội nghiệp quá! xây những lâu đài cát mơ
Biển vắng những chiều sắp mƣa
Tình cũng nhƣ là đám mây mịt mù
Tình là nhớ xin nhớ không lừa dối ai
Đừng nói câu chuyện lứa đôi
Tình cũng nhƣ dòng nƣớc trôi
Khi tôi tìm đến em
Là tìm vui trong chốc lát
Đến một lúc rồi thôi
Nhớ nhung không cần thiết
Nếu em hiểu rõ tôi
Thì không nên bối rối
Yêu nghĩa là phôi phai
Nghĩa là mang hận hoài
393
Tình Khúc Buồn Ngô Thuỵ Miên
Em nhƣ một nụ hồng cầu mong chẳng lạnh lùng.
Em nhƣ một ngày mộng mà ta hằng ngại ngùng,
Sẽ ru ta nghìn nhớ một ngày thoáng mây đƣạ.
Chuyện tình đã nhƣ mơ ...
Em nhƣ giọt rƣợu nồng dìu ta vào cuộc mộng.
Em nhƣ vạt lụa đào quyện ta lời thì thào,
Sẽ qua đi ngày tháng tình rồi cũng xa xƣa, buồn ...
Cuộc tình ngỡ đã xa xƣa, đã xanh xao từ thuở nàọ
Chợt ngƣời đến với tim ta xóa tan đi một mảnh đờị
Cuộc tình quý giá mong manh. Có chơi vơi ngƣợc dòng đời. Nghìn
trùng dòng sông có vuị
Ôi ! sao ngƣời miệt mài ngày vui nào còn dàị. Ta ƣu phiền từng ngày
vội chôn cuộc tình gầy.
Chết đi bao lời nói. Rừng nào có sa mƣa tình nào sẽ nhƣ thơ.
Sao chƣa gặp một lần mà nghe tình thật gần.
Xin cho đƣợc một lần gọi tên ngƣời thì thầm,
Có qua đi ngày tháng trả lại thoáng mây bay buồn ...
Cuộc tình ngỡ đã xa xƣa, đã xanh xao từ thuở nàọ
Chợt ngƣời đến với tim ta xóa tan đi một mảnh đờị
Cuộc tình quý giá mong manh. Có chơi vơi ngƣợc dòng đời. Nghìn
trùng dòng sông có vuị
Ôi ! sao ngƣời miệt mài ngày vui nào còn dàị
Ta ƣu phiền từng ngày vội chôn cuộc tình gầy,
Chết đi bao lời nói
Rừng nào có sa mƣa tình nào sẽ nhƣ thợ
Sao chƣa gặp một lần mà nghe tình thật gần.
Xin cho đƣợc một lần gọi tên ngƣời thì thầm
Có qua đi ngày tháng, trả lại thoáng mây bay buồn ...
Có qua đi ngày tháng, trả lại thoáng mây bay buồn ...
Có qua đi ngày tháng, trả lại thoáng mây bay buồn ...
394
Tình Khúc Chiều Mƣa Nguyễn Ánh
Tình chết không đợi chờ
Tình xa ai nào ngờ
Tình đã phai nhạt màu, còn đâủ
Lòng trót trao về ngƣời
Dù đã lỡ làng rồi
Lòng vẫn xin trọn đời lẻ loi
Chiều mƣa ngày nào sánh bƣớc bên nhau
Tin yêu dạt dào mộng ƣớc mai sau
Cho ân tình đầu mãi mãi dài lâu
Cho duyên tình mình đừng có thƣơng đau
Chiều nay một mình chiếc bóng đơn côi
Mƣa rơi giọt buồn giá buốt tim tôi
Mƣa rơi lạnh lùng xóa dấu chân tôi
Tin yêu bây giờ trả lại ngƣời xƣa
Tình lỡ nên tình buồn
Tình xa nên tình sầu
Tình yêu phai nhạt màu, tình đâủ
Lời cuối cho ngƣời tình
Dù đã bao muộn phiền
Lòng vẫn yêu trọn đời ... ngƣời yêu ơi !
395
Tình Khúc Tháng Sáu Ngô Thụy Miên, thơ: Nguyên Sa
Tháng sáu nhạt mƣa, mƣa ƣớt mềm vai em
Trời mênh mang xõa kín bờ mi ngoan
Gót bƣớc buồn lây trong gió chiều mƣa bay
Hồn bâng khuâng nghe tiếng gọi đam mê
Anh muốn cùng mây giăng kín đƣờng về
Gọi tên em, gọi tên em cho mát bờ môi ấy
Hãy nói bằng đôi môi, bằng tiếng rƣợu nồng
Mình yêu nhau, mình yêu nhau
Dù trời mƣa bay, mƣa bay...
Tháng sáu nhạt mƣa, anh muốn cùng mƣa bay
Cùng mây trôi tan biến vào môi em
Khép kín lòng môi anh ƣớc tình yêu tới
Và mƣa bay tháng sáu đẹp không em?
Anh muốn cùng em, yêu mãi nụ cƣời
Dựa vai nhau, dựa vai nhau
Nhƣ những ngày xƣa ấy
Hãy nói mình yêu nhau bằng tiếng loài ngƣời
Trời thôi mƣa, trời thôi mƣa
Mình xa nhau, xa nhau
Tháng sáu trời mƣa, mƣa ƣớt mềm môi em
Mình yêu nhau, xin biết mình yêu nhau
Nƣớc mắt thật cay, cay với tình yêu ấy
Và mƣa bay, tháng sáu buồn không anh?
396
Tình Lỡ Thanh Bình
Thôi rồi còn chi đâu em ơi
Có còn lại chăng dƣ âm thôi
Trong cơn thƣơng đau men đắng môi
Yêu rồi tình yêu sao chua cay
Men nào bằng men thƣơng đau đây
Hỡi ngƣời bỏ ta trong mƣa bay
Phƣơng trời mình đi xa thêm xa
Nghe vạn mùa thu sau lƣng ta
Em ơi, em ơi! Thu thiết tha
Ơi ngƣời vì ta qua phong ba
Có còn gì sâu trong tâm tƣ
Mắt lệ mờ hoen dƣ âm xƣa
Một vầng trăng vỡ đã thôi ... không theo nhau
Cuộc tình đã lỡ với bao nhiêu ... thƣơng đau
Hết rồi thôi đã không còn gì thật rồi
Chỉ còn hiu hắt cơn sầu không nguôi
Con đƣờng mình đi sao chông gai
Bƣớc vào đời nhau qua bao nay
Em ơi, em ơi! Sao đắng cay
Thôi đành vùi sâu tâm tƣ thôi
Hết rồi còn chi đâu em ơi
Hết rồi còn chi đâu em ơi
397
Tình Nghệ Sĩ Đoàn Chuẩn, Từ Linh
Ðây khách ly hƣơng mấy thu vàng ấm...
Nơi quán cô đơn mơ qua trùng sóng...
Mơ tới bên em em tô quầng mắt...
Em tôi ngập ngừng trong tấm áo nhung...
Tung phấn hƣơng yêu qua muôn lời hát...
Bay tới bên em tới em thầm nhắc...
Ðây ý tơ xƣa đâu duyên tình cũ...
Bóng anh phai dần ái ân tàn theọ..
Mối tình nghệ sĩ nhƣ giấc mợ..
Chóng tàn vì vƣơng muôn ý thợ..
Mỗi chiều ngàn tiếng tơ khóc than
Còn nhắc mãi tới đêm nao trăng về...
Theo gió tha hƣơng bay về miền xƣạ..
Nâng phím tơ lên mấy cung lả lơị..
Ðây phím đƣa duyên đây hoa đợi bƣớm...
Lá thu lìa cành nhớ hoa ngàn xƣạ..
Mối tình nghệ sĩ nhƣ áng mâỵ..
Gió hồng dìu cánh bay tới em...
Tiếc rằng tình đó hay chóng phaị..
Tình ghép ấy khiến xui nên duyên hờ...
Nhƣng mỗi thu qua gây tro tàn cũ...
Gây chút hƣơng xƣa đã phai màu nhớ...
Ai trách chi nhau mấy thu đầm ấm...
Pháo nao nhuộm đƣờng nhớ chăng tình anh..
398
Tình Nhớ Trịnh Công Sơn
Tình ngỡ đã quên đi nhƣ lòng cố lạnh lùng
Ngƣời ngỡ đã xa xăm bỗng về quá thênh thang
Ôi áo xƣa lồng lộng đã xô dạt trời chiều
Nhƣ từng cơn nƣớc rộng xóa một ngày đìu hiu
Tình ngỡ đã phôi pha nhƣng tình vẫn còn đầy
Ngƣời ngỡ đã đi xa nhƣng ngƣời vẫn quanh đây
Những bƣớc chân mềm mại đã đi vào đời ngƣời
Nhƣ từng viên đá cuội rớt vào lòng biển khơi
Khi cơn đau chƣa dài thì tình nhƣ chút nắng
Khi cơn đau lên đầy thì tình đã mênh mông
Một ngƣời về đỉnh cao, một ngƣời về vực sâu
Để cuộc tình chìm mau nhƣ bóng chim cuối đèo
Tình ngỡ chết trong nhau nhƣng tình vẫn rộn ràng
Ngƣời ngỡ đã quên lâu nhƣng ngƣời vẫn bâng khuâng
Những ngón tay ngại ngùng đã ru lại tình gần
Nhƣ ngoài khơi gió động hết cuộc đời lênh đênh
Ngƣời ngỡ đã xa xƣa nhƣng ngƣời bỗng lại về
Tình ngỡ sóng xa đƣa nhƣng còn quá bao la
Ôi trái tim phiền muộn đã vui lại một giờ
Nhƣ bờ xa nƣớc cạn đã chìm vào cơn mƣa
399
Tình Xa Trịnh Công Sơn
Ngày tháng nào đã ra đi khi ta còn ngồi lại
Cuộc tình nào đã ra khơi ta còn mãi nơi đây
Từng ngƣời tình bỏ ta đi nhƣ những dòng sông nhỏ
Ôi những dòng sông nhỏ lời hẹn thề là những cơn mƣạ..
Khi bƣớc chân ta về, đêm khuya nhìn đƣờng phố,
Thành phố hoang vu nhƣ một lần qua cuộc tình
Làm sao em biết đời sống buồn tênh...
Ðôi khi ta lắng nghe ta,
Nghe sóng âm u dội vào đời buốt giá
Hồn ta gió cát phù du bay về...
Ðôi khi trên mái tình ta nghe những giọt mƣa,
Tình réo tình âm thầm,
Sầu réo sầu bên bờ... vực sâu
Còn thấy gì sáng mai đây thôi ta còn bạn bè
Giọt rƣợu nào mãi chua cay trong tình vẫn u mệ..
Từ một ngày tình ta nhƣ núi rừng cúi đầu
Ôi tiếng buồn rơi đều,
nhìn lại mình đời đã xanh rêụ...
400
Tình Yêu Trả Lại Trăng Sao Lê Dinh
Thôi hết rồi ngƣời đã xa tôi
Quên hết lời thề ngày xa xôi
Quên đƣờng xƣa lối qua ngậm ngùi
Nghe thời gian bƣớc đi bồi hồi
Hai ta cùng chung lối.
Ôi những kỷ niệm ngày bên nhau
Nay chỉ còn là niềm thƣơng đau
Sao tình yêu hóa ra hận sầu
Sao dịu êm hóa ra nghẹn ngào
Sao cuộc đời tựa chiêm bao.
Hết những ƣớc mơ lệ tuôn gối nhỏ
Đêm dài bao thƣơng nhớ
Cuộc đời từ đây đau buồn ngang trái
Để mình em đắng cay, anh biết cho chăng.
Anh nói rằng trọn đời yêu em
Sao nỡ đành lòng nào lại quên
Câu tình duyên giữ không nhạt màu
Câu mình thƣơng đến khi bạc đầu
Bây giờ trả lại trăng sao.
401
Tóc Em Đuôi Gà Thế Hiển
Này cô bé có mái tóc đuôi gà
Đạp xe trên phố,phố đông ngƣời qua
Chờ anh với nếu có lỡ ai cƣời
Thì anh sẽ nói tình cờ sánh đôi
Này cô bé có mái tóc đuôi gà
Đạp xe nhanh quá khiến anh hụt hơi
Chờ anh với sắp đến ngã tƣ rồi
Thì xin em hãy chầm chậm mà thôi
Tóc đuôi gà trong gió bay nhẹ ngây ngất lòng anh
Nắng xuân hồng môi thắm em cƣời chúm chím thật xinh
Ƣớc chi là cơn gió hay là tia nắng
Dạo quanh phố vui,a há...
Chớ vội vàng em hãy coi chừng kẻo không kịp thắng
Giữa con đƣờng thành phố đông ngƣời đừng nên chạy nhanh
Để anh còn nhìn ngắm em cƣời trong nắng
Tóc em đuôi gà......
Này cô bé,có mái tóc đuôi gà
Chiều nay trên phố đón em về qua
Tà áo trắng vẫn trắng mãi trong anh
Nụ cƣời ai đó mà lòng vấn vƣơng
Này cô bé bé có biết chăng là
Vòng xe lăn bánh khiến anh ngẩn ngơ
Nào ai biết có những nỗi mong chờ
Vì anh yêu mãi tóc em đuôi gà.
402
Tóc Mai Sợi Vắn Sợi Dài Phạm Duy
Tóc mai sợi vắn sợi dài,
lấy nhau chẳng đặng thƣơng hoài
ngàn năm.
Thuở ấy em vừa thôi kẹp tóc
Thuở ấy anh vừa thôi học xong
Yêu anh, yêu anh em làm thơ
Yêu em, yêu em anh soạn nhạc
Thuở ấy thơ còn non mùi sữa
Thuở ấy tiếng đàn nghe vụng quá
Cho nên không khoe nhau bài thơ
Cho nên không khoe nhau bài nhạc
Ở nhà mẹ dạy câu ca
Mang ra cho nhau nghe nhé
Ở nhà mẹ dạy câu ru
Mang ra cho nhau ghi nhớ
Á a! Lan Huệ sầu ai Lan Huệ héo
Lan Huệ sầu đời trong héo ngoài
tƣơi
Đời sống trôi hoài không nghỉ ngơi
Đời sống kéo dài cõi trần ai
Con tim, con tim gieo ngàn nơi
Anh yêu, anh yêu cũng nhiều rồi
Lòng vẫn thƣơng ngƣời em tuổi
thơ
Lòng vẫn nhớ tình duyên ngày xƣa
Bao nhiêu, bao nhiêu thiên trƣờng
ca
Không qua, không qua câu Mẹ hò
Ngày nào Mẹ dạy câu ca
Đôi ta ru nhau trong gió
Ngày này đọc lại câu thơ
Mƣa rơi, mƣa rơi trên má
Á a! Tóc mai sợi vắn sợi dài
Lấy nhau chẳng đặng, thƣơng hoài
ngàn năm
Từ đó ta thành đôi tình nhân
Từ đó ta cùng vui tình xuân
Yêu nhau, yêu nhau theo thời gian
Xa nhau, xa nhau theo mộng tàn
Từ đó em làm dâu ngƣời ta
Từ đó anh thành anh nghệ sĩ
Em thôi, em thôi không làm thơ
Em yên, em yên vui chuyện nhà
Còn đời ngƣời bạn năm nao
Trôi theo, trôi theo cơm áo
Cƣời đùa đàn địch xôn xao
Nhƣng không quên câu hoa héo
Á a! Lan Huệ sầu ai Lan Huệ héo
Lan Huệ sầu đời trong héo ngoài
tƣơi
403
Tóc Mây Phạm Thế Mỹ
Theo gió heo may đến đêm gọi tình
Một trời áo tím trong mắt trên môi
Nhƣ chiếc nôi êm ru cơn mộng lành
Gọi vầng trăng cũ sáng cho hồn vui
Nhƣ cánh hoa đêm đong đƣa nụ tình
Gọi mời cơn gió hôn lá trên cao
Nhƣ cánh chim đêm bơ vơ một mình
Trời bao nhiêu gió tóc bao nhiêu buồn
Mùa hè vui đôi chân chấp cánh
Tóc mây hồng cho mắt long lanh
Trời mùa đông môi em thắp nắng
Tóc mây dài, chân vui đƣờng vắng
Rồi mùa xuân cây thay áo mới
Tóc mây vàng cho nắng thêm tƣơi
Rồi mùa thu xôn xao lá úa
Tóc mây buồn phủ kín tim tôi
Ôi tóc mây bay ru lên điệu buồn
Sợi tình theo gió vỗ cánh bay xa
Ôi tóc mây thơm men say lạ thƣờng
Tình ta xanh lá tóc mây không vàng.
404
Tôi Đi Giữa Hoàng Hôn Văn Phụng
Tôi đi giữa hoàng hôn,
Khi ánh chiều buông, khi nắng còn vƣơng
Một mình tôi ngắm cánh chim lạc loài
Mà lòng mình thấy u hoài
Tôi thƣơng nhớ ngày qua, trên bến Hoàng Hoa
Hay những đƣờng xa
Thƣờng thƣờng hai đứa dắt nhau tƣơi cƣời
Mắt say sƣa thắm mộng đời
Dù cho mƣa gió, bên mái tranh nghèo
Dù cho nắng, dù cho sƣơng khói mịt mù
Niềm thƣơng yêu hằng xin mãi maĩ không hề phai
Nhớ, nhớ, nhớ đêm nào, trên bến tìm sao
Hai đứa nhìn nhau, không nói một câu
Nhƣ thầm mơ ƣớc, ƣớc mơ dạt dào
Nhƣ thầm hẹn nhau mùa sau
Tôi vẫn đi giữa hoàng hôn
Tôi vẫn đi giữa hoàng hôn
Tôi vẫn đi giữa hoàng hôn
Lòng thƣơng nhớ
405
Tôi Đƣa Em Sang Sông Y Vũ, Nhật Ngân
Tôi đƣa em sang sông, chiều xƣa mƣa rơi âm thầm
Để thấm ƣớt chiếc áo xanh, và đẫm ƣớt mái tóc em
Nếu xƣa trời không mƣa, đƣờng vắng đâu cần tôi đƣa
Chẳng lẻ chung một lối về mà nở quay mặt bƣớc đi
Tôi đƣa em sang sông, bàn tay nâng niu ân cần
Sợ bến đất lấm gót chân, sợ bến gió buốt trái tim
Nếu tôi đừng đƣa em, thì chắc đôi mình không quen
Đừng bƣớc chung một lối mòn, có đâu chiều nay tôi buồn
Rồi thời gian lặng lẽ trôi,
Đời tôi là chiến binh đi khắp phƣơng trời
Mà đời em là ƣớc mơ,
Đẹp muôn ngàn ý thơ, nhƣ ngóng trông chờ
Hôm nao em sang ngang, bằng xe hoa thay con thuyền?
Giờ phút cuối đến tiễn em, nhìn xác pháo vƣớng gót chân
Gót chân ngày xa xƣa sợ lấm trong bùn khi mƣa..
Nàng đã thay một lối về, quên cả ngƣời trong gió mƣa....
406
Tôi Muốn Lê Hựu Hà
Tôi muốn mình tìm đến thiên nhiên
Tôi muốn sống nhƣ loài hoa hiền
Tôi muốn làm một thứ cỏ cây
Vui trong gió và không ƣu phiền
Tôi muốn mọi ngƣời biết thƣơng nhau
Không oán ghét không gây hận sầu
Tôi muốn đời hết nghĩa thƣơng đau
Tôi muốn thấy tình yêu ban đầu...
Em có thấy hoa kia mới nở
Trong giây phút nhƣng đẹp tuyệt vời
Nhƣ hạnh phúc thoáng qua mất rồi
Giờ đâu còn tìm đƣợc nét vui...
Tôi muốn thành loài thú đi hoang
Tôi muốn sống nhƣ loài chim ngàn
Tôi muốn cƣời vào những khoe khoang
Tôi muốn khóc thƣơng đời điêu tàn...
407
Tôi Ru Em Ngủ Trịnh Công Sơn
Tôi ru em ngủ một sớm mùa đông
Em ra ngoài ruộng đồng, hỏi thăm cành lúa mới
Tôi ru em ngủ một sớm mùa thu
Em đi trong sƣơng mù gọi cây lá vào mùa
Con đƣờng thật buồn một ngày cuối đông
Con đƣờng mịt mù một ngày cuối thu
Em vào mùa hạ nắng thắp trên cao
Và mùa xuân nào ngẩn ngơ tình mới.
Đi nhẹ vào đời thầm thì gót chân
Em gọi nụ hồng vừa tàn cuối sân
Nghe tình chợt buồn trong lá xôn xao
Để mùa xuân sau mua riêng tình sầu
Tôi ru em ngủ một sớm mùa xuân
Em hôn một nụ hồng, hỏi thăm về giọt nắng
Tôi ru em ngủ, hạ cũng vừa sang
Em hôn lên tay mình để chua xót tình trần
408
Trả Lại Dạ Cầm, Mạc Phong Linh
Trả lại em đêm dài chung đôi bóng dƣới trăng sao
Trả lại em con đƣờng im bóng mát của ngày nao
Trả lại em ánh đèn công viên đó dƣới mƣa bay
Những đêm chúa nhật nghe phố phƣờng khua gót dày
Trả lại em ân tinh xa xƣa đó dƣới trăng sao
Trả lại em đôi vòng tay âu yếm nụ cƣời trao
Trả lại em kỷ niệm yêu thƣơng đó sống bên nhau
Đến nay chớ thành xa cách rồi còn đâu...
Ngƣời đã ra đi không thấy về
Tình yêu chôn sâu trong lặng lẽ
Còn chăng bao đớn đau
Lệ tuôn rơi nhớ nhau
Ngày vui xƣa đã tàn nhƣ nắng chiều
Để rồi đêm nay buồn trong xa vắng nhớ mong ai
Ngƣời đã quên tôi rồi sao tôi vẫn còn chờ mong?
Và nhìn áng mây chiều tan theo ánh mắt đăm chiêu
Dấu trong chuỗi ngày ôi vui buồn ____
409
Trả Nợ Tình Xa Tuấn Khanh
Dốc hết tình này ta trả nợ ngƣời
Dốc hết tình này ta trả nợ đời
Trả hết tình tôi vận nợ không thôi
Mắt đã mù lòa vì đợi tin xa,
Tóc rối bạc màu vì nợ yêu nhau
Nào biết ngày sau trả nợ tình nhau
Trả hết, trả hết cho ngƣời
Trả luôn mắt môi nụ cƣời
Trả xong đời còn hƣ không
Này gío gío bay về trời
Này hoa sẽ rơi về cội
Còn ta đƣờng nào cho ta
Em ơi em anh không thể
Nuôi bao nhiêu yêu thƣơng này
Nhớ mong hoài
Em ơi em anh không thể
Nuôi bao nhiêu yêu thƣơng này
Chờ mong mãi
410
Trái Tim Bên Lề Phạm Khải Tuấn
Em! Đã biết bao ngàу bên em, là anh đã có bấу nhiêu ngàу уêu
em.
Nhƣng em νẫn ngâу thơ không biết tình anh. Thầm уêu em nên
tim đau rã rời.
Ąnh đã thấу bao ngƣời уêu em,
Tim anh đã nhức nhối уên lặng bên em.
Nhìn em уêu tuу ngaу đâу nhƣng rất xa xôi, νì tim em đã trót
trao ai rồi.
Tình уêu dấu kín trong anh đã bao ngàу thầm lặng,
Nhìn em không nói nên câu nói chi đâу.
Ļòng xót xa đi bên đời em, νà thấу em chịu nhiều đắng caу, mà
tim anh đâу νi уêu em nên đau rã rời.
Vì em đã trót уêu ai nên mãi νô tình không nhận ra
Tình уêu anh đã trao em bấу lâu naу.
Một trái tim bên lề rất đau, νi biết em chẳng hề biết đâu
Tình уêu anh đã cho em rồi.
411
Trái Tim Không Ngủ Yên Thanh Tùng
Nếu anh nói anh vẫn chƣa yêu
Là thật ra anh đang dối mình
Còn anh nói đã trót yêu em rồi
Là hình nhƣ anh đang dối em
Nếu anh nói anh vẫn chƣa yêu
Là thật ra anh đang dối mình
Còn anh nói đã trót yêu em rồi
Là hình nhƣ anh đang dối em
Rồi một ngày vắng em, bƣớc chân buồn tênh
Rồi từng ngày nhớ em, trái tim không ngủ yên
Thôi xin em hãy hờn dỗi nhƣ ngày mới quen nhau
Thôi xin em hãy hờ hững nhƣ là đã xa nhau .
Nếu anh nói anh muốn xa em
Là thật ra anh mong rất gần
Còn anh nói đã muốn quên em rồi
Là trong tim anh luôn nhớ em
412
Trái Tim Lầm Lỡ Lời việt: Khúc Lan
Chiều về lạnh cơn gió
Hạnh phúc rét mƣớt nhƣ mùa đông
Thềm hoa đâu con bƣớm xƣa?
Ngƣời yêu ơi đêm đen đã tàn chƣa?
Chiều về lạnh mây tím
Giọt sầu vẫn mãi héo uá trên mi
Lá rơi cho cơn bão mùa thu
Vội vàng xa ngƣời!
Một ngày nào thuyền tình lạc bến
Giấc mơ không tên sao dạt dào ngọn nến
Vƣờn hồng đào kỷ niệm dăng kín
Nụ hôn tàn theo tia nắng vừa sang
Hỡi trái tim lầm lỡ
Hãy sống trong dại khờ
Những ái ân rồi sẽ chìm vào thƣơng nhớ
Có nỗi đau vào vẫn hoài niệm nhân gian
Nƣớc mắt đêm mồ côi sẽ không còn mang
Hỡi trái tim lầm lỡ
Hãy xót xa một lần
Những giấc mơ nào cũng
Một thời say đắm
Có nỗi đau nào vẫn mịt mờ tình xƣa
Những ái ân rồi sẽ chìm theo chiều mƣa .....
413
Trái Tim Mùa Đông Trúc Hồ
Ta gặp nhau trong muộn màng
Ta gặp nhau trong lỡ làng
Cơn mƣa đến sao vội vàng
Nhƣ đôi ta xa nhau
Ta gặp nhau trong tình cờ
Không lời nói nhƣng trao thật nhiều
Qua ánh mắt qua nụ cƣời
Sƣởi ấm trái tim anh đã lạnh khô
Một trái tim khô
Một trái tim mùa đông
Trái tim đã nhiều lần
Nhiều lần chạy trốn tình yêu
Suốt đời anh vẫn mãi là ngƣời đến sau
Nên đành ôm trọn một mối tình câm
414
Trăng Mờ Bên Suối Lê Mộng Nguyên
Ngƣời hẹn cùng ta đến bên bờ suối
Rừng chiều mờ sƣơng ánh trăng mờ chiếu
Một đêm thiết tha rồi đây xa cách
Rồi đây hai ngả biết tới phƣơng nào?
Mịt mùng ngàn thâu suối mơ trầm lắng
Lòng buồn từ ly nhớ nhung chiều vắng
Ngƣời ơi nhớ khúc nhạc lòng đêm ấy?
Ngàn đời vang nhắc bên suối trăng tà...
Suối mơ... lời hẹn ƣớc bên bờ suối xƣa
Nhớ chăng... ngƣời phƣơng xa trong khói điêu tàn?
Suối ơi... vờn theo bóng trăng vàng ngày xanh,
Nào những lúc trên thuyền say sƣa
Nhìn trăng vừa lên, ai hay chia lìa
Sƣơng khói biên thùy hiu hắt ngƣời đi xa trƣờng sa.
Một ngày xa nhau xóa bao hình bóng
Trời bày chia ly chi cho lòng héo?
Giờ đây cách xa ngƣời quên hay nhớ?
Ngày xƣa còn đó trăng nƣớc mong chờ....
415
Trăng Sáng Vƣờn Chè Văn Phụng, Thơ: Nguyễn Bính
Sáng trăng sáng cả vƣờn chè
Một gian nhà nhỏ đi về có nhau
Vì tầm tôi phải chạy dâu
Chứ vì chồng tôi phải qua cầu đắng cay
Chồng tôi thi đỗ khoa nay
Bỏ công kinh sƣ từ ngày lấy tôi
Kẻo không thì chúng bạn cƣời
Rằng tôi nhan sắc cho ngƣời say mê
Tôi hằng khuyên sớm khuyên trƣa
Rằng chƣa thi đỗ thì chƣa động phongd
Một quan là sáu trăm đồng
Chắt chiu tháng tháng cho chồng đi thi
Chồng tôi cƣỡi ngựa vinh qui
hai bên có lính hầu đi dẹp đƣờng
Tôi ra đón tận góc bàng
Chồng tôi xuống ngựa cả làng ra xem
Đêm nay mới thật là đêm
Ai đem trăng tới, Lên trên vƣờn chè.
416
Trăng Sơn Cƣớc
Văn Phụng
Suốt canh tàn, một mình ta dƣới trăng vàng.
Đàn trầm vƣơng, khúc mơ màng, gợi lòng ta nỗi niềm vang xa
Nhìn ánh trăng, mơ về phía trời khuất xa
Một tình thơ chốn non ngà, ôi! Giờ phút sao sớm tàn.
Lòng còn hoài mơ một đêm, điệu nhạc rền vang rừng vắng
Rƣợu nồng càng vui càng ấm, đắm say men nồng tình duyên
Cùng nàng ngồi bên dòng suối, hẹn hò một duyên tình mớị
Nàng ngồi lặng nghe chàng nói, khẻ rung rinh đôi làn môị
Suốt canh tàn, kề vai nhau dƣới trăng vàng
Nhạc xa đƣa khúc mơ màng, nàng nhìn ra phía trời xạ
Nhƣ ƣớc mơ, duyên tình thơ mộng dƣới trăng.
Nhƣng thời gian vẫn trôi hoài, trăng tàn uá rơi khuất tàn.
Nghẹn ngào tình duyên sơn nữ, tình thơ ngây bên suốị
Xót xa duyên tình xƣa, lạnh lùng ngồi trong trăng sáng.
Ta nhớ ngày qua, nhờ lán gió đƣạ
Gió ơi đƣa về chốn xƣa, thiết tha bên bờ suối mợ
Bóng ai qua làn ƣớc mợ
417
Trên Ngọn Tình Sầu
Từ Công Phụng
Hạnh phúc tôi hạnh phúc tôi
Từ những ngày con nƣớc về
Ngoài trời mƣa mau ngoài trời mƣa mau
Tay vuốt mặt không cùng
Bầy sẻ cũ hom hem
Chiều mái xám rêu xanh
Trời êm cao chân nhỏ
Cũng không về trên dòng sông tội lỗi.
Tôi nghe hắt hiu từ mắt em ngắt tạnh
Môi thâm khô từ thuở định hôn ngƣời
Ngày tháng hạ khi không mà trở rét
Giọt nắng vàng lung linh màu lạnh ngắt
Sao khi không ngƣời ngoảnh mặt kiêu sa.
Chiều qua đó chân ai còn ríu rít âm thƣa
Lời ai ru nhƣ mơ cho trời xuống thật gần
Ngƣời trông ngóng hƣơng đƣa mùi mái tóc đêm mƣa
Nhẹ theo lá oan khiên lả tả mái hiên ngƣời.
Tôi nghe hắt hiu từ mắt em ngắt tạnh
Còn dế buồn tự tử giữa đêm sƣơng
Bầy sẻ cũ cũng qua đời lặng lẽ
Em ở đó bờ sông còn ẩm cát
Con sóng tình vỗ mãi một âm quen.
418
Trở Về Bến Mơ
Ngọc Bích
Ngày nào một giấc mơ
Đâu những đêm trăng mờ ai ngóng chờ
Khi áng mây thành thơ nhẹ gió đƣa
Theo tiếng đàn thuyền mơ tìm bến xƣa.
Một chiều mùa chiến chinh
Xuân ngát hƣơng thanh bình say mối tình
Khi ánh trăng về vui đời thắm xinh
Bên dáng huyền thầm mơ lúc tuổi xanh.
Nhớ những phút sống bên nhau đêm nào
Trăng quyến đôi tâm hồn dìu về đâu
Nhớ những tiếng hát say sƣa êm đềm
Tuy vắng xa nhƣng lòng còn xao xuyến.
Nghẹn ngào niềm nhớ nhau
Thƣơng xót ai trăng sầu bên mái lầu
Hay đớn đau vì câu chờ kiếp sau
Trăng úa màu lệ dâng ƣớt ngàn sao.
419
Trở Về Mái Nhà Xƣa (Come back to Sorrento)
Giambattista De Curis, Lời Việt: Phạm Duy
Về đây khi mái tóc còn xanh, xanh
Về đây với maù gió ngày lang thang
Về đây xác hiu hắt lạnh lùng
Ôi lãng du quay về điêu tàn.
Mái tóc nhà lƣu luyến vạt trăng xanh
Nếu mƣa về yêu lấy hạt long lanh
Chờ mong nắng cho tƣơi đời xuân xanh
Ngƣời xa vắng biết đâu nấm nhà buồn.
Đốt ánh đèn in bóng vào rêu xanh
Sẽ thấy cƣời tan vỡ hồn đêm thanh
Và nghe thấy kiếp xƣa bƣớc nhẹ về
Đang khóc than trên đƣờng não nề.
Thôi nhé đừng hoài âm xƣa
Giọt mƣa đã rơi trên thềm nhà
Ngƣời ngồi im bóng
Lắng nghe tháng ngày qua.
Về đây nghe tiếng hú hồn mê oan
Về đây lắng trầm khúc nhạc truy hoan
Về đây nhé! Cắm xong chiếc thuyền hồn
Ôi thoáng nghe dây lòng tiếc đàn.
420
Trƣng Vƣơng Khung Cửa Mùa Thu (Tell Laura I love her) Lời Việt: Nam Lộc
Tim em chƣa nghe rung qua một làn
Làn môi em chƣa hôn ai cho thật gần
Tình trần mong manh
Nhƣ lá me xanh
Ngơ ngác rơi nhanh
Thu giăng heo may cho bóng cây lạnh đầy
Ngƣời cho em nghe câu nhớ thƣơng từng ngày
Những ngày đợi chờ
Trong nắng vu vơ
Trong mắt ngây thơ
Nhớ khói xƣa lạc vấn vƣơng
Cho hơi ấm lên môi ngƣời
Lùa sƣơng kín nhẹ vây ngập trƣờng
Làm mây yêu thƣơng
Vƣơng trong hồn em
Ngƣời cho em nghe quen môi hôn ngọt mềm
Tình cho tim em rung những đêm lạnh lùng
Từng chiêỒ cùng ngƣời
Về trong cơn mƣa bay
Nghe thƣơng nhớ tràn đầy
Lên đôi mắt thật gầy
Trƣng vƣơng hôm nay mây vẫn giăng đầy trời
Công viên năm xƣa hoa vẫn rơi tuyệt vời
Bóng ngƣời thì mịt mùng
Từng hàng me rung rung
Trong cơn gió lạnh lùng
Trong nắng ngại ngùng
Nắng vẫn vƣơng nhẹ gót chân
Trƣng vƣơng vắng xa anh dần
Mùa thu đã qua một lần
Chợt nghe bâng khuâng. Lá rơi đầy sân
421
Từ Đó Em Buồn Trần Thiện Thanh
Từ biệt nhau đi giữa mùa trăng xẻ đôi, lúc tình mới thành lời
Trông nhau lần cuối, nƣớc mắt tuôn mặn môi, nƣớc mắt chia đôi
đời
Bóng anh khuất sau đồi, lúc mây tím giăng trời
Lúc giông tố tơi bời, lúc đƣờng đời ngăn đôi
Đƣờng đời ngăn đôi để một ngƣời sầu lên môi, nên từ đó em buồn
Tạ từ anh hứa đến tròn hai mùa xuân sẽ về nối lời thề
Xuân qua hè tới, thấm thoát đã mƣời đông không tin thƣ đƣa về
Nhớ anh, nhớ vô vàn, nhớ anh nhớ muôn ngàn
Nhớ anh đã bao lần mắt nhòe lệ đêm mơ
Lệ nhòa đêm mơ, trông đợi ngƣời về lau khô, nên từ đó em buồn
Từ đó đâu còn nữa, đêm hẹn xƣa tha thiết gọi tên nhau
Từ đó đâu còn nữa, trăng ngày xƣa lƣu luyến soi đôi đầu
Gƣơng xƣa còn đó nhƣng bóng hình nào thấy đâu
Áo xƣa còn đó nhƣng mùi hƣơng phai nhạt rồi
Từ đó, nghe trong lòng, nghe trong lòng mƣa gió từng đêm.
Vào một đêm sƣơng có ngƣời trai hồi hƣơng, báo một tin thật buồn
Tin anh gục chết giữa chốn nông trƣờng xa cho tơ duyên bẽ bàng
Phút giây cuối trong đời, vẫn không nói nên lời
Vẫn xa cách phƣơng trời, uất hờn nghẹn tim côi
Trọn đời ngăn đôi để một ngƣời sầu lên môi, nên từ đó em buồn
422
Từ Giọng Hát Em Ngô Thụy Miên
Rồi từ giọng hát em chợt vút cao vút cao một trời một trời
Bài ca thánh đêm vang lên trong ngày dài mệt nhoài một phận đời
Ôi biết bao giờ ta đốt hết từng lời ca êm mặn nồng trong tim muộn
phiền
Ngƣời đem giá băng về trên tuổi đá buồn
Rồi từng ngày tháng vui tìm bƣớc qua bƣớc qua một lần thật gần
Ngƣời ta dấu yêu xin em cho một lời miệt mài trọn đời mình
Ta chết theo ngày em cất tiếng
Nhạc còn buông xuôi ngƣời còn chơi vơi tìm ngƣời
Ngƣời còn xa xôi cho mùa thu úa tàn theo
Thấy tiếc nuối ngƣời yêu ơi xin em một lời
Tạ từ nhau thôi cho mƣa bay ngút ngàn phƣơng trời
Ta theo lời hát đó nhƣ theo ngàn mây trôi đẫm ƣớt trên bờ môi
Trời còn làm mƣa rơi cho tình mình còn thắm tƣơi nồng nàn
Còn chờ ngàn kiếp sau một tiếng ca tiếng ca tạ từ tạ từ
Bàn tay đã nhƣ xanh xao đan cuộc tình mù lòa trọn đời mình
Ta vẫn thƣơng ngƣời yêu dấu cũ dù hồn chơi vơi dù nhạc buông lơi
tàn rồi
Ngƣời còn mai sau thôi lạc kiếp mãi chờ nhau
423
Tuổi Đá Buồn Trịnh Công Sơn
Trời còn làm mƣa. Mƣa rơi mênh mang. Từng ngón tay buồn. Em
mang em mang. Đi về giáo đƣờng. Ngày chủ nhật buồn còn ai còn
ai. Đóa hoa hồng cài lên tóc mây. Ôi đƣờng phố dài. Lời ru miệt
mài ngàn năm ngàn năm. Ru em nồng nàn. Ru em nồng nàn
Trời còn làm mây. Mây trôi lang thang. Sợi tóc em bồng trôi
nhanh trôi nhanh nhƣ giòng nƣớc hiền. Ngày chủ nhật buồn còn ai
còn ai. Đóa hoa hồng vùi quên trong tay. Ôi đƣờng phố dài. Lời
ru miệt mài ngàn năm ngàn năm. Ru em giận hờn. Ru em giận
hờn
Điệp khúc
Trời còn làm mƣa. Mƣa rơi mƣa rơi. Từng phiến băng dài. Trên
hai tay xuôi. Tuổi buồn em mang đi trong hƣ vô. Ngày qua hững
hờ.
Trời còn làm mƣa. Mƣa rơi mƣa rơi. Từng phiến mây hồng em
mang trên vai. Tuổi buồn nhƣ lá gió mãi cuốn đi quay tận cuối trời
Trời còn làm mƣa. Mƣa rơi thênh thang. Từng gót chân trần em
quên em quên. Ôi miền giáo đƣờng. Ngày chủ nhật buồn còn ai
còn ai. Đóa hoa hồng tàn hôn lên môi. Em gầy ngón dài. Lời ru
miệt mài ngàn năm ngàn năm. Ru em muộn phiền
Ru em bạc lòng
424
Tuổi Đời Mênh Mông Trịnh Công Sơn
Mây và tóc em bay trong chiều gió lộng.
Trời làm cơn mƣa xanh dƣới những hàng me.
Em và lá tung tăng nhƣ loài chim đến và đã hát giữa phố nhà.
Ôm cuộc sống trong tay bên đời quá rộng.
Tuổi thần tiên yêu dấu dƣới ngôi trƣờng kia.
Em là đóa hoa lan hay quỳnh hƣơng trắng
Thơm ngát từ đất đai quê nhà có tình yêu.
Thời thơ ấu bƣớm hoa và chim cùng mƣa nắng.
Em đứng bên đời tự do yêu đời thiết tha.
Bao đƣờng phố em qua nắng lên đứng chờ.
Đƣờng dìu chân em đi đến những miền xa.
Thăm ruộng đất bao la những làng quê cũ
Mùa cây trái níu chân về nhƣ là những bông hoa trong thành phố
này.
Tuổi đời mênh mông quá búp non đầu cây.
Em về giữa thiên nhiên em cƣời, em nói
Nhƣ sóng đùa biển khơi.
425
Tƣởng Rằng Đã Quên Trịnh Công Sơn
Tƣởng rằng đã quên. Cuộc tình sẽ yên
Tƣởng rằng đã quên. Nhƣng tim yếu mềm
Một ngày thấy em. Là đời bỗng đêm vây khốn.
Tƣởng rằng đã quên. Cuộc tình sẽ yên
Tƣởng rằng đã quên. Thân đau muốn nằm
Vì từng bƣớc em. Là từng mũi đinh cuồng điên.
Còn gì đâu những đóa hoa hồng
Vì trái tim tội lỗi lƣu vong
Còn gì đâu những má xƣa nồng
Dù xác thân còn phút ăn năn.
Tƣởng rằng đã quên. Cuộc tình sẽ yên
Tƣởng rằng đã quên. Em qua phố rộng
Một lời trối trăn. Còn tìm thấy trong đôi mắt.
Tƣởng rằng đã quên. Cuộc tình sẽ yên
Tƣởng rằng đã quên. Tay em vẫn còn
Dựng đời bão lên. Làm từng vết thƣơng hồn nhiên...
Còn lại đây những sớm mai buồn
Vì phố xƣa cỏ lá mong manh
Còn lại đây những bến hoang tàn
Vì xác thân đã quá lênh đênh.
426
Tuyết Rơi (Tombe La Neige) Salvatore Adamo
Ngoài kia tuyết rơi đầy
Sao anh không đến bên em chiều nay
Ngoài kia tuyết rơi rơi
Trong băng giá tim em tả tơi.
Đâu đây đám tang u buồn
Mắt ai vƣơng lệ thẫn thờ
Lũ chim trên cành ngu ngơ
Khóc thƣơng ai đời bơ vơ.
Không có anh vuốt ve đêm nay
Môi mắt em xanh xao hao gầy
Tuyết vẫn rơi đầy trên cây
Giông tố nhƣ vô tình qua đây.
Lá là la là la là la . Ú ù u ù u ù u .
Tuyết vẫn rơi rơi
Chiều nay sao anh không đến bên em?
Tuyết rơi tuyết rơi
Phủ kín hồn em một màu tang trắng.
Buồn ơi ta khóc thƣơng thân mình
Vắng em căn phòng giá lạnh
Nỗi cô đơn nào không đau
Nhớ thƣơng bao giờ qua mau.
427
Ƣớc Gì Võ Thiện Thanh
Em đã sống những đêm trời có ánh trăng chiếu vàng
Em đã sống những đêm ngoài kia biển ru bờ cát !
Ƣóc gì anh ở đây giờ này, ƣớc gì anh cùng em chuyện trò
Cùng nhau nghe sóng xô ghềnh đá ngàn câu hát yên bình
Em đã biết cô đơn là thế mỗi khi cách xa anh
Từng đàn chim cuối chân trời biếc tìm nơi bình yên
Ƣớc gì anh ở đây giờ này, ƣớc gì em đƣợc nghe giọng cƣời
Và hơi ấm đã bao ngày qua mình luôn sát vai kề !
Em xa anh đã bao ngày rồi, nghe nhƣ tháng năm ngừng trôi
Đi xa em nhớ anh thật nhiều, này ngƣời
Ngƣời yêu em hỡi !
Ƣớc gì em đã không lỡ lời, ƣớc gì ta đừng có giận hờn
Để giờ đây cô đơn vắng tênh, đời em đã vắng anh rồi
Ƣớc gì cho thời gian trở lại, ƣớc gì em gặp anh một lần
Em sẽ nói em luôn nhớ anh, và em chỉ có anh thôi!
428
Ƣớt Mi Trịnh Công Sơn
Ngoài hiên mƣa rơi rơi,
Lòng ai nhƣ chơi vơi
Ngƣời ơi nƣớc mắt hoen mi rồi
Đừng khóc trong đêm mƣa,
Đừng than trong câu ca...
Buồn ơi trong đêm thâu,
Ôm ấp giùm ta nhé
Ngƣời em thƣơng mƣa ngâu
Hay khóc sầu nhân thế
Tình ta đêm về,
Có ấm từng cơn mơ em chƣa...
Mƣa lạnh lùng rơi rớt giữa đêm về
Nghe não nề...
Mƣa kéo dài lê thê những đêm khuya
Lạnh ƣớt mi
Ai còn buồn khi lá rớt trong một cuối đông....
Ngoài hiên mƣa rơi rơi,
Buồn dâng lên đôi môi
Buồn đau hoen ƣớt mi ai rồi
Buồn đi trong đêm khuya
Buồn rơi theo đêm mƣa
Còn mƣa trong đêm nay
Lòng em buồn biết mấy
Trời sao chƣa thôi mƣa
Ôi mắt ngƣời em ấy
Từ đây thôi mờ
Nƣớc mắt buồn mi em ngây thơ...
429
Và Con Tim Đã Vui Trở Lại Đức Huy
Tìm một con đùơng
Tìm một lối đi
Ngày qua ngày
Đời nhiều vấn nghi
Lạc lòai niềm tin sống không ngày mai
Sống quen... không ai cần ai
Cứ vui... cho trọn hôm nay
Rồi.. cuộc vui tàn, mọi nguời buớc đi
Một mình tôi về, nhiều lần uớt mi
Tình yêu đã đến nhƣ ánh nắng mai
Xóa tan màn đêm u tối
Cho tôi biến đổi tâm hồn... thành một nguời mới
Và con tim đã vui trở lại
Tình yêu đến cho tôi ngày mai
Tình yêu chíêu ánh sáng vào đời
Tôi hy vọng đuợc ơn cứu rỗi
Và con tim đã vui trở lại
Và niềm tin đã dâng về nguời
Trọn tâm hồn, nguyện yêu mãi
Riêng nguời mà thôi
Dẫu nhƣ tôi phải đi qua
Vực sâu tối
Tôi sẽ không sợ hãi gì
Vì nguời ở gần bên tôi mãi......
430
Và Tôi Cũng Yêu Em Đức Huy
Tôi yêu xem một cuốn truyện hay
Tiếng chim hót đầu ngày
Và yêu biển vắng
Tôi yêu ly cafe buổi sáng
Con đƣờng ngập lá vàng...
Tôi yêu hƣơng vị Tết ngày xƣa
Mái tranh dƣới hàng dừa
Và yêu trẻ thơ
Bữa cơm canh cà và điếu thuốc
Giấc ngủ không mộng mị
Và tôi cũng yêu em
Và tôi cũng yêu em
Và tôi cũng yêu em
Yêu em rộn ràng, yêu em nồng nàn...
Tôi yêu đi bộ dƣới hàng cây
Đấu vui với bạn bè
Và ly rƣợu ngon
Tôi yêu trong nhà nhiều cây lá
Tôi yêu những ngƣời già.
Tôi yêu những gì đến tự nhiên
Những câu nói thành thật
Và yêu ngày nắng
Tôi yêu mặc Jean và áo Trắng
Yêu trăng sáng ngày Rằm
Và tôi cũng yêu em
Và tôi cũng yêu em
Và tôi cũng yêu em
Yêu em rộn ràng, yêu em nồng nàn
Yêu em chứa chan....
431
Về Đây Nghe Em Trần Quang Lộc, Thơ: A Khuê
Về đây nghe em về đây nghe em
Về đây mặc áo the đi guốc mộc
Kể chuyện tình bằng lời ca dao
Kể chuyện tình bằng nồi ngô khoai
Kể chuyện tình bằng hạt lúa mới
Và về đây nghe lại tiếng nói
Thơ ấu khúc hát ban đầu
Về đây nghe em, về đây nghe em
Về đây thả ƣớc mơ đi hát dạo
Để đời đời làm giọt sƣơng mai
Để chào đời bằng lòng mới lớn
Để hận thù ngƣời ngƣời lắng xuống
Và tìm nhau nhƣ tìm xót xa
Trong lúc lệ đã đầy vơi
Này ngƣời ơi vƣơn cao vƣơn cao
Đem ánh sáng hân hoan trên trời
Rọi vào đời cho ta tinh cầu yêu thƣơng
Nụ cƣời tƣơi trên môi em thơ
Là tiếng hát hân hoan cho đời
Về đây cho nhau nụ cƣời tƣơng lai
Về đây nghe em, về đây nghe em
Về đây đứng khóc trên sông nƣớc này
Chở lòng ngƣời trở về quê hƣơng
Chở hồn ngƣời vào dòng suối mát
Chở thật thà vào lòng dối trá
Và nhạc hoa xin tạ chút ơn
Hạnh phúc khi đã gặp nhau
432
Về Với Cát Bụi Minh Kỳ
Sống trên đời này ngƣời giàu sang cũng nhƣ ngƣời nghèo khó.
Trời đã ban cho ta cảm ơn trời dù sống thƣơng đau.
Mai kia chết rồi trở về cát bụi giàu khó nhƣ nhau.
Nào ai biết trƣớc số phận ngày sau ông trời sẽ trao.
Này nhà lớn lầu vàng son này lợi danh chức quyền cao sang.
Có nghĩa gì đâu sao chắc bền lâu nhƣ nƣớc trôi qua cầu.
Này lời hứa này thủy chung này tình yêu chót lƣỡi đầu môi.
Cũng thế mà thôi sẽ mất ngày mai nhƣ áng mây cuối trời.
Sống trên đời này tựa phù du có đây rồi lại mất.
Cuộc sống mong manh xin nhắc ai đừng đổi trắng thay đen.
Làm ngƣời sang giàu đừng vì tham tiền bỏ nghĩa anh em.
Ngƣời ơi xin nhớ cát bụi là ta mai này chóng phai.
Ngƣời nhớ cho ta là cát bụi trở về cát bụi xin ngƣời nhớ cho.
433
Vết Thƣơng Cuối Cùng Diên An
Ngƣời vừa tặng ta vết thƣơng đau ngọt-ngào,
Chẳng nợ gì nhau, hãy để hồn ta bay caọ
Từ vào cuộc vui đã chớm nghe lừa dối
Che dấu trên nụ môi những lời yêu đã tả-tơị
Thà một lần đi khuất xa nhau ngàn đời,
Cho lệ này ngừng rơi, tiếng cƣời còn vƣơng trên môị
Ngƣời vội-vàng lên, nhan-sắc chƣa tàn úa,
Mai mốt sang cuộc vui, chẳng còn mong những ngọt bùị
Từ đây xa rồi đôi cánh tay ma,
Từ đây giã-từ lời nói điêu-ngoa,
Từ đây chỉ còn lại mình ta
Già thêm tuổi chia xa, tiếc cho ngày đã quạ
Đƣờng tình vừa xa, xác thân đau rã-rời,
Nhƣng một lần này thôi, để rồi từ đây yên vuị
Cuộc đời buồn-tênh nên lẻ-loi tìm đến.
Ta cám-ơn tình-nhân đã dìu ta đến mộ-phần.
434
Vì Đó Là Em Diệu Hƣơng
Không cần biết em là ai
Không cần biết em từ đâu
Không cần biết em ngày sau
Ta yêu em bằng mấy ngàn biển rộng
Ta yêu em qua đông tàn ngày tận
Yêu em nhƣ yêu vùng trời mênh mông
Không cần biết đêm dài sâu
Không cần biết bao gầy hao
Ta ngồi đếm tên thời gian
Nghe thƣơng yêu dâng cao nhƣ ngọn đồi
Nhƣ xa xôi nay quay về gần gụi
Yêu em khi chỉ biết đó là em
Để rồi từ đó ta yêu em không ngại ngần
Để rồi từ đó trong bƣớc chân nghe gần hơn
Một ngày lại đến trái tim ta dại cuồng
Rồi từng chiều đến mang nỗi buồn vô biên
Cho dù biết em rồi đi
Cho dù biết không chờ chi
Nhƣng lòng vẫn nghe cuồng si
Nghe trong ta quên đi lòng sầu hận
Ta yêu em chƣa bao giờ một lần
Yêu em vì chỉ biết đó là em...
435
Vũ Điệu Thần Tiên Minh Châu
Vui hôm nay nâng bƣớc đôi chân nhịp nhàng
Ta bên nhau hãy cất tiếng cƣời ca vang
Tay trong tay ngây ngất xoay theo điệu nhạc
Miên man hoà trong vũ khúc thần tiên.
Trao cho nhau giây phút tin yêu nồng nàn
Trao cho nhau ánh mắt môi cƣời hân hoan
Xua tan đi bao nỗi âu lo muộn phiền
Hãy đắm mình trong vũ khúc thần tiên.
Tuổi trẻ nào rồi cũng sẽ qua một thời
Vui lên đi quên hết ƣu tƣ đầy vơi
Gửi vào đời niềm thƣơng mến trong nụ cƣời
Hân hoan vui trong những bƣớc chân tuyệt vời.
Đà đa đà đá đà đa đà đá
Bƣớc chân rộn ràng đắm say tràn lan
Hoà theo nhịp trống bừng lên nhựa sống
Xoá tan ƣu tƣ hoài mong.
436
Vũ Nữ Thân Gầy (La Cumparsita) Lời Việt: Phạm Duy
Đàn đã khơi rồi, trong lúc đêm tàn rơi
Đàn khóc ai hoài, cho héo hon lòng tôi
Đàn nhớ nhung ngƣời, nhƣ sắc hƣơng tàn phai
Đàn cố nuôi lời, cho giấc mơ còn lơi
Ôi ! Nghe tiếng đàn réo mà oán đời
Nghe tiếng cƣời reo xót xa đời
Nhớ nhung đau thƣơng mà thôi
Ngƣời vũ nữ, ngƣời em mến thƣơng ơi
Nhớ tới hƣơng đêm kinh đô chƣa qua đời
Nhớ tới đôi môi nụ cƣời
Nhớ tới xa xôi, nay đã qua rồi
Ngƣời vũ nữ ngồi ngây ngất hƣơng men
Bát ngát hƣơng môi cho anh say mềm
Nhịp nhàng gieo trên sàn êm
Rộn ràng nghe bao lời êm
Của khách giang hồ say triền miên.
Ta ghì cho tan vỡ trái tim này
Cho ngƣời ăn chơi nhíu đôi chân mày
Ta cƣời cho xanh ngát kiếp lƣu đầy
Cho ngƣời vũ nữ khóc tấm thân gầỵ
Chƣa hết men say mà tình đã bay
Chƣa biết môi anh mà lòng đã thay
Chƣa tơ duyên mà ngƣời đã quên
Đã qua một đêm
437
Xa Em Kỷ Niệm Nhạc Hoa, Lời việt: Nhật Ngân
Ngày ta yêu nhau mùa thu đến có lá thu rơi
Đôi ta bƣớc bên nhau không nói năng chi tim yêu chứa chan
Rồi đông trôi qua mùa đông trắng gió tuyết trên cao
Đôi ta lỡ xa nhau câu nói yêu thƣơng nay đã xa rồi...
ĐK:.
Em yêu ơi tình này dâng hết đến em với bao mặn nồng
Trong tim yêu riêng anh chỉ có biết em yêu em trọn đời
Em yêu ơi tình giờ ngăn cách với em anh xin một đờ
Anh yêu em anh xin yêu mãi với em riêng em mà thôi
Nhớ những lúc đắm đuối bên nhau, em yêu nay xa rồi
Nhớ những lúc quấn quýt bên nhau, nay riêng anh lẻ loi
Giờ em nơi đâu trời đông gió rét quá thê lƣơng
Đâu đây có dƣ âm ánh mất đôi môi nay đã xa rồi...
Em yêu ơi tình này dâng hết đến em với bao mặn nồng
Trong tim yêu riêng anh chỉ có biết em yêu em trọn đời
Em yêu ơi tình dù ngăn cách với em anh xin một đờ
Anh yêu em anh xin yêu mãi với em riêng em mà thôi
Nhớ những lúc đắm đuối bên nhau, em yêu nay xa rồi
Nhớ những lúc quấn quýt bên nhau, nay riêng anh lẻ loi
Giờ em nơi đâu trời đông gió rét quá thê lƣơng
Đâu đây có dƣ âm ánh mất đôi môi nay đã xa rồi....
Đâu đây có dƣ âm ánh mất đôi môi nay đã xa rồi....
438
Xa Rồi Tuổi Thơ Ngọc Lễ
Khi những mối tình đã qua khi nƣớc mắt đã đi qua
Tôi nhớ những ngày thơ ấu nhƣ là cơn gió đã xa mất rồi
Nhớ những tháng ngày ấm êm bên cha bên mẹ dấu yêu
Câu ru trƣa hè miên man chị em thƣơng mến bên nhau sớm chiều.
Đã qua đi rồi tuổi thơ đã qua đi rồi mộng mơ
Cuộc đời cuốn tôi đi qua bao nhiêu cuộc tình
Đã qua đi rồi tuổi thơ đã qua đi rồi mộng mơ
Tình yêu đã cho tôi biết khổ đau cay đắng.
Xa rồi những ƣớc mơ xanh thơ ngây
Xa rồi, xa rồi tuổi thơ.
Bao năm tháng đã đi qua tôi đã không còn bé thơ
Tôi mơ thấy thời thơ ấu nhƣ ngàn ánh nến lung linh hiện về
Có những cánh diều trắng bay xôn xao sân trƣờng cuối thu
Thƣơng cô thƣơng thầy năm xƣa bạn thân nay đã ra đi phƣơng nào.
Đã qua đi rồi tuổi thơ đã qua đi rồi mộng mơ
Cuộc đời cuốn tôi đi qua bao nhiêu giông bão
Đã qua đi rồi tuổi thơ Đã qua đi rồi mộng mơ
Tình yêu rxoá trên môi tôi nụ cƣời trẻ thơ
Xa rồi những ƣớc mơ xanh thơ ngây
Xa rồi, xa rồi tuổi thơ.
439
Xin Cho Tôi Trịnh Công Sơn
Xin cho mây che đủ phận ngƣời.
Xin cho tôi một sáng trời vui.
Xin cho tôi đến tận nụ cƣời.
Cho tôi quên một nấm mộ tƣơi.
Xin cho tôi xin vạn lần rồi. Một góc này chỉ biết rong chơi.
Xin cho tôi yên phận này thôi
Xin cho tôi yên ngủ một ngày.
Xin cho đêm không có đạn bay.
Xin cho chim góp nhạc về trời. Xin cho tôi là kiếp của mây.
Xin cho tôi ra khỏi cuộc đời.
Để bao giờ trời đất yên vui.
Xin cho tôi xin lại cuộc đời
Cho tôi đi xây lại chuyện tình.
Cho tôi đi nâng dậy hòa bình.
Cho tôi đi qua tận gập ghềnh.
Nhìn giòng máu trong tim anh.
Cho tôi xin tay mẹ nồng nàn
Cho tôi nghe chân trẻ rộn ràng.
Cho quê hƣơng giấc ngủ thật hiền.
Rồi từ đó tôi yêu em.
Xin cho tôi nguyên vẹn hình hài.
Cho tôi nghe lời hát cỏ cây.
Xin cho tôi quên phận tù đày.Xin cho tôi là thoáng rƣợu cay.
Xin cho tôi xin cả cuộc đời
Một hôm nào trẻ hát trong nôi.
Xin cho tôi xin chỉ một ngày .
440
Xin Còn Gọi Tên Nhau Trƣờng Sa
Tiếng hát bay trên hàng phố bâng khuâng
Chiều đong đƣa những bƣớc chân đau mòn
Chợt nghe mùa thu bay trên trời không
Còn ai giữa mênh mông đời mình
Nỗi đau mù lấp trên tuổi thơ
Phố vẫn hoang vu từ lúc em đi
Rồi trong mƣa gió biết ai vỗ về
Bàn tay nào đƣa em trong lần vui
Bằng những tiếng chim non thì thầm
Cho ngày tháng ƣu phiền em quên
Tình trong cơn ngủ mê
Rồi phai trên hàng mi
Chợt khi mình nhớ về
Mộng thành mây bay đi
Còn gì trên đôi tay
Nên thầm hờn dỗi mình
Cho tình càng thêm say
Tiếng hát ru em còn nuối trên môi
Lời nào gian giối cũng xin qua rồi
Để lỡ ngày sau khi ta cần nhau
Còn nuôi chút êm vui ngày đầu
Cho mình mãi gọi thầm tên nhau...!
441
Xin Hãy Rời Xa Vũ Tuấn Đức
Khi đã giã từ, ngƣời yêu ơi xin hãy rời xa
Cho bao ƣớc mơ theo giòng đời trôi dần sẽ phai nhòa
Giờ đây em đến cho ta đắm say, rồi mai xa cách ta thêm đắng
cay
Này ngƣời tình hỡi, cho ta sầu với những nỗi xót xa riêng một
mình ta
Khi đã giã từ, ngƣời yêu ơi xin hãy quên mau
Cho bao đớn đau, tháng ngày xa nhau, rồi cũng phai màu
Tình ta đã lỡ, ngày vui đã qua, giờ đây ân ái chỉ thêm xót xa
Này ngƣời tình hỡi, tim ta rạn nứt với những thƣơng đau cho
đến khi nào
Bao đêm cô đơn quặn xé tâm tƣ
Cho yêu thƣơng xƣa vùi lấp trong mơ
Mong em quên đi nỗi nhớ âm thầm
Cho hạnh phúc em, cho tình đã qua....
Giờ xa cách rồi, ngƣời yêu ơi em có hay chăng
Ta nhƣ lá rơi trên giòng sông trôi, xa mãi bến bờ
Tình ta đã lỡ, ngày vui đã qua, giờ đây ân ái chỉ thêm xót xa
Này ngƣời tình hỡi, cho ta sầu với những nỗi thƣơng đau cho
đến khi nào?
442
Xin Một Ngày Mai Có Nhau Đức Huy
Còn lại đây một buổi chiều ƣớt cơn mƣa
Còn lại đây sƣơng mù đƣờng vắng tiễn đƣa
Những kỷ niệm chợt nhƣ thoáng mây
Những ƣớc mộng chấp cánh xa bay
Còn lại đây hàng cây lá úa sầu đông
Còn lại đây cung đàn buông tiếng tơ lòng
Nhớ nụ cƣời hồn nhƣ ngất ngây
Xa vời vợi lời hò hẹn anh có hay
Xin cho anh một lần đƣợc mơ thấy em
Một lần đƣợc gọi tên em
Một lần đƣợc nhung nhớ em
Xin một ngày mùa xuân nắng hồng
Ta cùng về chung lối mộng
Xin một ngày mai có nhau
Còn lại đây một buổi chiều ƣớt cơn mƣa
Còn lại đây sƣơng mù đƣờng vắng tiễn đƣa
Nhớ nụ cƣời hồn nhƣ gió bay
Xa vời vợi lời hò hẹn có hay
443
Xin Thời Gian Qua Mau Lam Phƣơng
Buồn nào hơn đêm nay
Buồn nào hơn đêm nay
Khi ngoài kia bão tố đầy trời
Từng cánh lá cuốn gió
Rơi vào lòng đêm thâu
Thƣơng thầm mối tình ngâu
Ngày về ôi xa quá
Cánh nhạn còn miệt mài
Trong nắng hồng mê say
Lạc bầy chim chíu chít
Hai phƣơng trời cách biệt
Đêm chờ và đêm mong
ĐK :
Ta đã quen, quen từng hơi thở
Quen tiếng cƣời và sóng mát đƣa
tin
Tám mùa đông cây rừng khô trụi
lá
Chƣa bao giờ một phút sống xa
nhau
Thƣơng những đêm trăng tà soi
xóm vắng
Đƣa em về anh viết thành bài ca
Thƣơng những khi trƣa hè
nghiêng nắng đổ
Hắt hiu buồn tiếng vọng nhè nhẹ
đƣa
Buồn nào hơn đêm nay
Buồn nào hơn đêm nay
Khi tình xuân đã úa bụi đời
Nhiều lúc muốn trách móc
Hay giận hờn vu vơ
Chỉ làm phí ngày thơ
Dù rằng sau mƣa bão
Gió hiền hòa lại về
Vẫn thấy lòng hoang vu
Cuộc đời là hƣ vô
Bôn ba chi xứ ngƣời
Khi mình còn đôi tay
444
Xin Vẫy Tay Chào Tú Nhi
Một lần này nữa mai mình xa rồi
Lời nào ngƣời nói đi rồi chia ly
Mộng tình hai đứa tan từ đây ... rồi
Rồi mình một mình bƣớc đêm lẻ loi
Nghẹn ngào tình xót xa tình ban đầu
Lời nào còn nữa đâu mà cho nhau
Giờ thì hai đứa xin vẫy tay ... chào
Đừng nói gì nữa khơi lòng đau
Nhớ ... hay thƣơng mình cũng xa rồi
Biết ... bao giờ mình chung ... đôi
Một ... ngƣời buồn cuối xa phƣơng trời
Ngƣời nhỏ lệ từng đêm đơn côi
Đoạn đƣờng nào đó ta đã yêu ngƣời
Đoạn đƣờng nào đó ngƣời đã yêu ta
445
Xóm Đêm Phạm Đình Chƣơng
Đƣờng về canh thâụ
Đêm khuya ngõ sâu nhƣ không mầu,
qua phên vênh có bao mái đầu
hắt hiu vàng ánh điện câụ
Đƣờng dài không bóng.
Xa nghe tiếng ai ru mơ màng.
Mƣa rơi rơi xóa lối đi mòn.
Có đôi lòng vững chờ mong.
Ai chia tay ai đầu xóm vắng im lìm.
Ai rung lên tia mắt ngàn câu êm đềm.
Mong sao cho duyên nghèo mai nắng gieo thêm.
Đẹp kiếp sống thêm.
Màn đêm tịch liêụ
Nghe ai thoáng ru câu mến trìụ
Nghe không gian tiếng yêu thƣơng nhiềụ
Hứa cho đời thôi đìu hiụ
Đêm tha hƣơng ai vọng trông.
Đêm cô liêu chinh phụ mong.
Đêm bao canh mƣa âm thầm,
Theo gió về khua cơn mộng,
hẹn mai ánh xuân nồng.
Cho nên đêm còn dậy hƣơng,
để dìu bƣớc chân ai trên đƣờng,
để nhìn xóm khuya không buồn
vì ngƣời biết mang tình thƣơng.
446
Xót Xa Tô Thanh Tùng
Đôi khi lòng muốn yêu em thật nhiều
Mà ân tình đó trả lại bao nhiêu
Đời em là cả ƣớc muốn tƣơng lai
Còn tôi giờ chỉ tay trắng đôi tay
Làm sao chung đƣờng chung bƣớc
Thôi em đừng nhắc tên tôi làm gì
Đời ngƣời không biết hãy tìm quên đi
Từ khi em lỡ cất bƣớc ra đi
Lòng tôi đau xót giây phú phân ly
Ƣớc mơ còn ƣớc mơ gì?
Ngoài trời đổ mƣa nhƣ mƣa trong lòng
Mƣa rơi ƣớt trong tâm hồn
Tình yêu vỗ cánh bay đi
Mang về trả lại trăng sao
Yêu nhau đừng để cho nhau buồn lòng
Tình nhƣ chiếc lá rơi rụng bên sông
Hỏi em em có biết hay không
Mà sao em để tôi nhớ tôi mong
Cách chia nào chẳng đau lòng
447
Xuân Và Tuổi Trẻ Nhạc: La Hối, Thơ: Thế Lữ
Ngày thắm tƣơi bên đời xuân mới
Lòng đắm say bao nguồn vui sống
Xuân về với ngàn hoa tƣơi sáng
Ta muốn hái muôn ngàn đóa hồng
Ngày thắm tƣơi bên đời xuân mới
Lòng đắm say bao nguồn vui sống
Xuân về với ngàn hoa tƣơi sáng
Ta muốn luôn luôn cƣời cùng hoa
Xuân thắm tƣơi én tung bay cao tít trời
Vui xƣớng đi cao tiếng ca mừng vui reo
Ðừng để lòng thổn thức tình mê đắm
Ta trẻ vui ta trẻ vui đời xuân thắm tƣơi
Xuân thắm tƣơi én tung bay cao tít trời
Vui xƣớng đi cao tiếng ca mừng vui reo
Ðừng để lòng thổn thức tình mê đắm
Ta trẻ vui ta trẻ vui đời xuân tƣơi
Vui sƣớng đi cho đời tƣơi sáng
Vui sƣớng đi cho lòng thêm tƣơi
Ta hát ca đón mừng xuân mới
Ta hát ca cho thêm hăng hái
Hát vang lên đời ta thắm tƣơi
Tiết xuân huy hoàng muôn sắc hoa
Tiết xuân êm đềm muôn tiếng ca
Hát vang hoà lòng thêm hăng hái
Hát vang lên đời ta thắm tƣơi
Tiết xuân huy hoàng muôn sắc hoa
Tiết xuân êm đềm muôn tiếng ca xuân tƣng bừng.
448
Yêu Sáng tác : Trần Thiện Thanh
Biết làm sao định nghĩa đƣợc tình
yêu
Lòng yêu thì cho mà đâu biết
nhiều
Yêu nhƣ khung trời bao la
Yêu trong nhƣ dòng suối vắng
Hay yêu là nên cay đắng.
Ngắt nụ hoa vàng biết rằng mình
yêu
Đƣờng đi vào yêu mềm hơn nắng
chiều
Em ơi đêm nào vắng gió
Đôi tim non vừa mở ngỏ
Nhớ hỏi lòng mình thức hay mơ.
Yêu phải chăng rất mộng thơ
Tìm không thấy nhƣng không
xóa mờ
Yêu phải chăng là hƣơng sớm
Ngàn đời còn mơn trớn đôi hồn
hoa.
Ai đâu hay đƣợc biết đƣợc tình
yêu
Sợ không dám yêu mà nhớ
thƣơng nhiều
Em ơi khi mùa đông qua
Cô đơn tâm hồn buốt giá
Nhớ hỏi lòng phải chăng vừa
yêu.
Biết làm sao mà hiểu đƣợc tình
yêu
Ngƣời đi vào yêu mà thƣơng nhớ
nhiều
Yêu đôi hoa vàng bến vắng
Yêu quê hƣơng miền cháy nắng
Ra đi mà quên cay đắng
Ép vào tim nồng chỉ một tình
yêu
Đƣờng đi dù xa dù sƣơng cách
chiều
Nhƣng không bao giờ đăm chiêu
Nhƣng không bao giờ cô liêu
Bởi mình còn hình bóng thƣơng
yêu.
Yêu phải chăng lúc lìa đôi
Tìm theo gót chân mây cuối trời
Yêu phải chăng từ mong nhớ
Từ chờ mong thêm thiết tha lòng
mơ
Ai đâu hay đƣợc, biết đƣợc tình
yêu
Tình tuy rất xa mà ngỡ nhƣ gần
Em ơi nghe chiều bâng khuâng
Buông chân vai mềm sót nắng
Hãy nhủ thầm thế nhân còn yêu
Yêu là mộng mơ
Yêu là sầu nhớ
449
Yêu Văn Phụng
Yêu là lòng bâng khuâng
nhớ hay thƣơng một chiều thu vƣơng
gió êm đƣa xào xạc tre thƣa
lá rơi rơi, rơi tả tơi
s from: Lyricafe dot com ]
Yêu là tình dâng cao
gió lao xao ngả hàng phi lau
phút ái ân đắm say tâm hồn
nhớ mãi đêm nào bên nhau
Thôi yêu dấu mà chi
ngày vui sẽ bỗng đôi lòng chia xa
hồn tàn hơi buốt giá
khi mùa xuân qua úa phai ngàn hoa
Nhớ thƣơng bao nhiêu một ngƣời thân yêu
đã đi xa về miền hoang liêu
những trang thƣ là hành trang theo
cố nhân ơi giận hờn chi nhau
Yêu là thêm thƣơng đau
với xót xa lệ tình khôn lau
biết nói sao những khi âu sầu
những khi uá nhầu tâm tƣ
450
Yêu Em Âm Thầm Trúc Hồ
Đôi mắt em ngoan để anh xót xa đời
Mái tóc em xanh để anh tiếc thƣơng ai
Em cất tiếng ca lòng anh bỗng u hoài
Em đã cho ai tình yêu.
Em quá ngây thơ đời em xót xa nhiều
Cho hết yêu thƣơng tình yêu lỡ muôn phƣơng
Em có hay chăng rằng đây có một ngƣời
Yêu em âm thầm.
Chƣa nói yêu nhau mà nay đã chia tay
Này em có thấu cho lòng tôi
Muốn nói yêu yêu em mà sao chẳng nên câu
Đành yêu trong giấc mơ mà thôi.
Cho đến mai sau tình anh vẫn đong đầy
Mong ƣớc bên em trọn kiếp mãi không thôi
Câu hát năm xƣa còn đâu đó trong lòng
Anh vẫn yêu em âm thầm.
451
Yêu Em Dài Lâu Đức Huy
Em nhƣ cơn gió thu bay bay nhè nhẹ đƣa anh đi tìm vần thơ
Qua công viên lá rơi trên con đƣờng về bỗng nhiên nghe lòng đan
ƣớc mơ
Mơ ôm em trong tay đêm mƣa thì thào cho bão tố về làm chiêm
bao
Mơ yêu em thiết tha nhƣ yêu lần đầu anh muốn yêu em dài lâu
Anh muốn yêu em dài lâu, anh muốn yêu em đậm sâu
Anh đã thƣơng em từ lâu, anh muốn yêu em dài lâu
Yêu em cho đến khi con tim ngừng đập cho thiên thu là một giây
Yêu em cho đến khi ong thôi làm mật đến khi loài chim quên lối
bay
Khi ôm em trong tay anh nghe ngọt ngào nếu đời là một giấc chiêm
bao
Xin yêu em thiết tha nhƣ yêu lần đầu anh muốn yêu em dài lâu
Anh muốn yêu em dài lâu, anh muốn yêu em đậm sâu
Anh đã thƣơng em từ lâu, anh muốn yêu em dài lâu
452
Yêu Một Mình Trịnh Lâm Ngân
Nhà em có hoa vàng trƣớc ngõ, tƣờng thật là cao, có dây leo kín
rào. Nhà anh cuối con đƣờng ngoại ô, vách thƣa đèn dầu thắp, gió
lùa vào từng đêm.
Tuổi em cũng nhƣ hoa mới nở, vạn ngƣời thầm mong đƣợc đƣa
đón chân em.
Xót xa anh còn trắng tay hoài, sách đèn nợ chƣa dứt, nên lận đận
truân chuyên.
Đôi ta đứa đầu sông cuối sông, bao nhiêu cách trở mình anh ơi.
Đôi khi thấy lòng mình bâng khuâng, muốn ngỏ lời cùng ai, nghĩ
rồi câm nín hoài.
Chiều nao pháo bay đầy trƣớc ngõ, tạ từ thơ ngây, dáng hoa đi lấy
chồng.
Đƣờng quen bỗng bây giờ buồn tênh, mỗi khi chiều gần xuống thấy
lòng mình ngẩn ngơ.
Ngày xƣa tiếc sao mình không ngỏ, để rồi chiều nay mình đâu thấy
cô đơn.
Ván kia bây giờ đóng thuyền rồi, có còn gì đâu nữa, thôi đành hẹn
trong mơ.
453
Yêu Nhau Đi (Besame Mucho) Consuelo Velázquez, Lời Việt: Trƣờng Kỳ
Yêu nhau đi, đời mình có nghĩa chi
Yêu nhau đi ta lo chi cho đôi mi thêm úa màu..
Ta yêu nhau... cớ sao em âu sầu?
Phút giây này có bao giờ
Đến với đời ta hai lần đâu...
Yêu nhau đi, mình không nên tiếc chi
Trao nhau đi muôn môi hôn say sƣa đam mê say đắm này
Ta yêu nhau... có trăng sao trên trời
Chiếu muôn ngàn ánh soi tình
Chúng ta bừng muôn sắc hồng...
Bên nhau đêm nay ta cùng vui ta say sƣa
Trong niềm hoan ca hòa ngàn câu ân ái
Vui lên đi em trong triền miên vui bao la
Trong hồn nhiên say trong đắm đuối ngất ngây...
454
Yêu và Mơ
Văn Phụng
Anh yêu nhất đôi môi hồng
Yêu đôi mắt say mơ
Anh yêu tóc em buông dài
Yêu em tình ngất ngây.
Anh yêu mãi đôi tay mềm
Yêu em lúc em đan
Anh yêu tiếng ca êm đềm
Khẽ hát câu dịu dàng.
Chiều chiều bên nhau nhìn trăng vàng
Tay cầm tay ta cùng mơ màng
Xây đắp mộng đẹp cho tƣơng lai
Thƣơng yêu nhau mãi mãi.
Yêu em biết bao đêm dài
Yêu em lúc ban mai
Yêu em thiết tha bao tình
Mãi mãi không phai nhòa.
Em yêu nhất đôi vai chàng
Yêu anh dáng hiên ngang
Em yêu lúc anh tƣơi cƣời
Khẽ nói yêu em nhiều.