Page | 1
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
Page | 2
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
Page | 3
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
Dương Hoàng Hữu
TRĂNG VƠI
Tuyển chọn những bài thơ ngắn
Tác phẩm đầu tay
9/2014
NHÀ XUẤT BẢN
Page | 4
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
Tập thơ nhỏ này ra đời là niềm vui lớn của tác giả. Chỉ để thổ lộ một chút lòng yêu thơ và đến với thơ, trải một chặng đường khá dài. Chân thành cám ơn quí thân hữu khuyến khích, trao đổi và hỗ trợ cho tập thơ sớm ra mắt. Đặc biệt cảm tạ nhà văn Lương Minh
Vũ thực hiện phụ bản
By
DHHHBình Thuận
Page | 5
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
TỰA
Cái đẹp
Là hiến pháp
Của thơ
Page | 6
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
*
Con chim cất tiếng hót
Chỉ khi đậu trên cành
Và tiếng hót chỉ cất
Cho bầu trời luôn xanh
Page | 7
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
*
Thơ viết cho tôi
Ai có tôi
Thì đọc
Page | 8
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
LÊN ĐỒI
Tìm
Một ánh sao băng xuyên thấu bầu trời
Lừa dối
Sự hiện hữu
Page | 9
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
TRĂNG VƠI
Mùa trăng vơi
Những mảnh rời
Quãy chiêm bao đi nhặt
Page | 10
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
BẤT TUYỆT
Màu cỏ xanh huyễn hoặc
Nét cỏ hoang hút hồn
Ta ngã mình với cỏ
Lòng khôn cầm thiên thai
Page | 11
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
VỌNG
*
Có một vùng kỉ niệm Có con sóng tràn quaCó hoa cỏ, lời caCó nỗi buồn để sống
*
Xa quê mới biết thân hư ảo
Quê nhà hóa mộng từ lâu
Đêm nằm canh tiếng cuốc
Trăng vơi sớm bạc đầu
Page | 12
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
CHIỀU
Càng về chiềuCàng thất vọngNhìn lại quãng đường đã đi quaNó nhỏ bé quá trong cả chặng dài thăm thẳmKhông nhặt được gì như trong giấc mơĐường còn gập ghềnh, khô khốcHay vắng ngắtPhía trước vừa ngắn vừa dàiSự hỗn mang của bóng chiều dần đỏ.
Page | 13
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
CHIỀU THU
Tính trẻ thường rong ruỗi
Một chiều thu trở về
Hé cửa nhìn nhà tối
Trên thềm có chiếc lá xanh
Ô hay mùa thu
Còn đợi người lỗi hẹn
Page | 14
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
TRỞ VỀ
Dặm đường xa đã mỏi
Quày trở về nhà xưa
Nhà vắng không người đón
Hoa trong bình vừa khô
Page | 15
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
ĐÊM RƠI
*
Đêm không ngã lưng
Giường đã có bạn nằm
Tiếng gà gáy
Đánh thức đêm chưa ngủ
Thương cái bóng khòm lưng nhọc nhằn lam lũ
Tôi vùi nó vào đêm
*
Page | 16
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
*
Con hoẵng chạy ngang lật ta dậy
Ta đang là gì
Xác mộng
Page | 17
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
*
tích tắc tích tắc. Đêm
mọi vật trong nhà dừng lặng
chỉ thời gian gõ mạnh bước chân
cánh vạc rít ngang trời
uống đầy đêm dài
cháy khát ban mai.
Page | 18
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
CHIÊM NIỆM HOÀNG HÔN
Khi ta mang mảnh lòng đơn côi
Thì chiều ơi hãy cho ta tan vào ráng
Để chói ngời ánh sáng trước thềm bóng tối rớt rơi
* Khi ta mang nỗi buồn lang thang
Thì biển ơi hãy cho ta tan vào sóng
Để cuộc đời trĩu nặng bên lòng mà không chìm với đáy hư vô
Page | 19
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
*
Ánh sáng mặt trời rạng rỡ trên cao
Ánh sáng trí tuệ lung linh thiên hạ
Ánh sáng nhân dân trầm tích non sông.
*
Vầng dương rực rỡ ánh trời
Gương trăng long lanh ánh mắt
Và trái tim lấp lánh ánh hồn
Page | 20
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
*
Ánh sáng đi từ quá khứ đến thẳng tương lai
Bỏ qua hôm nay
Một bóng tối.
*
Lách khe cửa hẹp
Thắp lên một ngọn nến
Quên ánh sáng sau lưng
Page | 21
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
PHỤ BẢN 1
Thực hiện: dhh
Page | 22
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
TỊNH
Trước bốn mươi
Mùa xuân vừa đi qua
Bốn mươi
Cây đời đứng ngọ
Qua bốn mươi
Chiều và gió
Sau bốn mươi
Con chim lạc đàn
Vườn hoang
Page | 23
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
NHẬT NGUYỆT
Đêm ôm trăng ngủ
Trăng ấm lớn dần
Lớn dần
Tượng hình đỏ hỏn
Đỏ hỏn
Oe oe
Bính minh
Page | 24
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
TRĂNG TÀ
Vợ trở mình lặng lẽ
Chồng thức khẽ thở ra
Đêm khuya lạnh như núi
Treo một ánh trăng tà
Page | 25
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
MÙA ĐÔNG
Giữa đêm ngắm núi ngũ sắc
Ban mai ngủ với cầu vồng
Đốt xương mùa đông
Page | 26
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
NHÀ
Chút mưa đêm ân ái
Chút nắng nhạt tâm tình
Chốn này khôn từ bỏ
Page | 27
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
TẢN BỘ
Vẫn bờ cỏ xanh
Vẫn bước chân chậm
Vẫn lòng thanh thản
Page | 28
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
VÔ ĐỀ
Thích nằm bên cửa sổ
Thích ngủ dưới trăng đêm
Tiếng vạc xa xao xác
Thức dậy rồi nằm thêm
Page | 29
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
ĐỢI
Vườn đã hoang từ lâu
Bỗng chiều nay hé ngõ
Ghé lại nhìn trước sau
Trên ghế chiếc áo cũ
Page | 30
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
TA CHÀO EM
Đời còn nhiều lao đao
Lén bước vào chiêm bao
Ta gặp em đứng đợi
Ái ngại ta cúi chào
Lao đao không vơi đi
Chiêm bao không trở lại
Cõi đời rồi còn ai
Cúi chào em ái ngại
Page | 31
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
PHẾ TÍCH
Đền đài hoang phế
Hết rồi họ đi
Lòng ta tháp ngà
Mênh mông biệt li
Page | 32
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
CHÂN TRỜI
Biển chiều nghe đã mỏi
Có đến cũng khôn cùng
Tôi một đời rảo bước
Em chân trời mông lung
Page | 33
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
BẤT CHỢT BIỂN
Biển cả còn có đáy
Lòng người khôn dò
Vũ trụ rộng như thế
Không chốn nương thân
Page | 34
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
CÂY ĐỜI
Rễ không mọc vào đất
Giương lên hứng bão giông
Lá không rơi xuống đất
Vàng treo trên cành không
Loài cây đời lơ lửng
Đu đưa và hí hửng
Không tấc đất
Page | 35
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
CỎ
Mang số nhiều hèn yếu
Ta đã làm gì ta
Cọng cỏ cười ngút ngát
Thử úa vàng như ta
Page | 36
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
R A O V Ặ T
Cần bán tương lai
Không người trông coi
Cần bán linh hồn
Không ai chăn dắt
Cần bán quả đất
Bất an.
Page | 37
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
ÂN HUỆ
Cứ chôn tôi dưới ba thước đất đi
Khi được nghe lời nói thật
Tôi sống dậy
Page | 38
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
SOI
Bóng trong gương hỏi tôi
Ai thật ai giả
Hai lời
Page | 39
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
ĐỌC PHẬT
Tôi đọc Phật
Không phải để hiểu Phật
Mà để Phật hiểu tôi
Page | 40
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
ĐẠI BẤT HẠNH
Làm người
Không biết buồn
Đại bất hạnh
Page | 41
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
QUA SÔNG
Thở phào một cái. Bác lái đò này giỏi quá, thay vì qua sông bác lại đưa khách qua biển rộng. Tới bờ rồi , bác đi mất, bây giờ muốn quay về bến cũ không có ai dám đưa. Tai họa, tai họa. Trong họa có phúc. Thôi thì mình tự đưa mình về chứ còn ai đưa nữa. Cho bác lái đò quay lưng đi luôn. Nhưng nhớ để lại đò.
PHỤ BÀN 2
Lương Minh Vũ ( La gi )
Page | 42
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
Page | 43
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
THU
Nhìn chiếc lá vàng rơi
Ta giật mình hóa cội
Thu sang
Page | 44
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
LÚC NÀY
Đừng đọc những dòng tin đen
Tránh để lòng mình tối
Lang thang trăng huyền hoặc ánh đêm
Không bẽ bút
Hãy xé trang giấy đi
Trăng ban sơ từng đợi em
Page | 45
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
MỖI CHIỀU
Mỗi buổi chiều
Tôi tìm một cái cớ để sống
Trước khi đêm đến
Chỉ vì
Tôi không có cuộc sống
Trong bóng tối.
Page | 46
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
TRO LỬA
Đóm lửa trần sẽ tắt
Vùi trong tro thì còn
Hi vọng náu mình trong tro xám
*
Mỗi mùa là một ngọn lửa
Thay nhau tắt
Và thay nhau cháy
Page | 47
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
KHÔNG THỂ
Lá có thể bỏ mùa xuân không đâm chồi nảy lộc
Trăng có thể bỏ mùa thu không vằng vặc sáng trong
Người không thể bỏ nhau dù một giây một phút
Chỉ quay lưng đêm đã phủ muôn trùng
*
Hoàng hôn không là chiều
Bình minh không là sáng
Thời gian không năm tháng
Nếu không gì để thương
Page | 48
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
H O A
Đoá hoa nào cũng một lần rực rỡ
Cũng một lần phai úa rụng rơi
Hoa diễm phúc được một lần kết quả
Dâng tặng đời hạt giống của niềm vui
Page | 49
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
GƯƠNG
Anh không cần soi gương
Vẫn biết mình bạc tóc
Bởi anh có đôi mắt
Lặng lẽ của em rồi
Page | 50
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
CUỘC TÌNH
Anh nói mây nhẹ nhất
Em bảo gió nhẹ hơn
Rồi gió mây đi mất
Cùng cuộc tình hư không
Page | 51
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
BÀI THƠ KHUYẾT
Bờ vai thon em nghiêng
Nhòa tan mấy hạt mưa đêm tàn
Bàn tay sương nhẹ trăng
Chạm hờ hững sợ nhầm khuyết hao
Page | 52
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
THƠ TÌNH
Tôi tặng thơ tình cho em
Em không trả lời
Tôi tặng thơ tình cho lũ bạn
Chúng bảo dở hơi
Tôi tặng thơ tình cho tôi
Hắn chán đời
Câu thơ thất tình chết yểu
Vì tôi
Page | 53
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
MẮT KHÔ
Đôi mắt
Nhìn ngôi nhà khô
Không một bức tranh
Không tấm rèm
Không tủ sách
Page | 54
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
NHỦ LÒNG
Yêu người như yêu sách
Ta nâng niu mang về
Thà vội quên đừng dọc
Đừng đọc vội rồi quên
Page | 55
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
MẬT NGÔN
Của báu cất vào rương
Ổ khóa không chìa
Mật ngôn em
Page | 56
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
TRAO GỬI
Hoa vàng tháng giêng
Trao em mùa nắng
Đời anh im vắng
Gửi vào trời xanh
Page | 57
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
KHAI XUÂN
Khi tâm hồn rộng mở
Đất trời nở ngàn hoa
Khi lòng không cách trở
Đời là một bài ca
Khi lòng không gian dối
Tình yêu xuân không già
Page | 58
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
TRÀ XUÂN
Tay cầm ấm chuyên
Tay cầm tách
Nhịp nhàng đôi tay
*
Đôi
Không cứ là tách với tách
Mà là tách với bình
Page | 59
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
ĐỐI ẨM
Sáng xuân thường đối ẩm
Một lá một giọt sương
Một hoa một cánh bướm
Một ta một người xưa
Một hình và một bóng
Page | 60
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
XUÂN NGƯỢC
Tết này tiếp khách mặc đồ cũ
Bàn cũ ghế cũ li chén cũ
Ngôi nhà cái ngõ ngôi mộ cũ
Lần tìm sợi khói về đông đủ.
Page | 61
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
ĐI CÙNG XUÂN
Mùa xuân đi về phía núi
Cởi áo sương
Mai vàng nở
Mùa xuân đi về phía nguồn
Khe suối chảy
Mai vàng nở
Mùa xuân đi về phía mộng
Trong lũng sâu
Mai vàng nở
PHỤ BẢN 3
Lương Minh Vũ ( La gi )
Page | 62
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
Page | 63
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
TÀN XUÂN
Những ngày xuân đã hết
Những tâm tình đã trao
Mây tung trời tứ tán
Ta là làn mây nào
Mây đừng bay quá cao
Nhỡ ta thèm thăm bạn
Vắng ta nhiều bạn buồn
Mà mây hay lỗi hẹn
Page | 64
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
MÂY TRẮNG
Dù có làm mây trắng
Cũng xin hóa mưa rơi
Ướt áo ai một chút
Mới đành lòng mây trôi
Page | 65
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
THƯ PHÁP
Âm thanh nét bút
Tiếng gió ngang non
Và trăng rất tròn
Sóng xô lớp lớp
Page | 66
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
SỢI TÓC
Sợi tóc cứ bạc dần
Đến chót cùng của tối
Chạm một ý xanh
Page | 67
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
ÁM CHỮ
Chủ nhật dịch liên bài hài cú
Đêm nằm mộng dữ vây quanh mình
Bình minh độc hành
Page | 68
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
CHỌN
Tôi không biết sao người phụ nữ làm thơ lại đẹp
Tại sao không?
Vì tôi chỉ được phép chọn một.
Page | 69
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
NẾU
Những câu thơ không đi với người
(Tất nhiên) quĩ rủ nó
À không (tự nguyện)
Nó thử đi với quĩ
Page | 70
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
CHÚC TỤNG
Thà vạn câu thơ vô bổ
Không một câu thơ gây thù
Chúc mừng số đông
Page | 71
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
VIẾT CHO MẸ
Viết cho mẹ
Không viết nhiều
Nghe tiếng con gọi
Mẹ nhiều ngày vui.
Page | 72
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
TẠC DẠ
cù lao chín chữ
Gặp khó khăn, hoạn nạn
Con nhớ mẹ
Bóng chiều tóc bạc
Con nhớ mẹ
Đông tàn xuân đến
Con nhớ mẹ
Page | 73
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
THÁNG CHẠP
Xưa má thường nói
Tháng Chạp nhớ ông nhớ bà
Nhớ cha nhớ mẹ
Bây giớ
Cha di rồi
Má đi rồi
Chỉ còn câu nói của má ở lại với con
Page | 74
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
THỨC GIẤC
Vùi bùn hạt lúa không thối
Ướp muối mặn cá không ươn
Ăn miếng cơm mớm của mẹ
Con không phải bán linh hồn
Page | 75
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
NỢ QUÊ
Nợ quê làm sao trả
Kéo cày con chữ ư
Nợ quê không trả được
Mẹ không đòi nợ đâu.
Page | 76
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
TÀN ĐÔNG
Nhấp một ngụm trà nguội
Ngắm hoa trong bình không
Cơi đáy lòng tro bụi
Nhen đóm lửa tàn đông
TRĂNG VƠIThơ * Dương Hoàng Hữu
MỤC LỤC
Page | 77
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
Tựa 5
Lên đồi 8Trăng vơi 9Bất tuyệt 10Vọng 11Chiều 12Chiều thu 13Trở về 14Đêm rơi 15Chiêm niệm hoàng hôn 18Phụ bản 1 21Tịnh 22Nhật nguyệt 23Trăng tà 24Mùa đông 25Nhà 26Tản bộ 27Vô đề 28Đợi 29Ta chào em 30Phế tích 31Chân trời 32Bất chợt biển 33Cây đời 34Cỏ 35Rao vặt 36Ân huệ 37Soi 38Đọc phật 39Đại bất hạnh 40Qua sông 41Phụ bàn 2 42
Thu 43Lúc này 44Mỗi chiều 45Tro lửa 46Không thể 47H o a 48Gương 49Cuộc tình 50Bài thơ khuyết 51Thơ tình 52Mắt khô 53Nhủ lòng 54Mật ngôn 55Trao gửi 56Khai xuân 57Trà xuân 58Đối ẩm 59Xuân ngược 60Đi cùng xuân 61Phụ bản 3 62Tàn xuân 63Mây trắng 64Thư pháp 65Sợi tóc 66Ám chữ 67Chọn 68Nếu 69Chúc tụng 70Viết cho mẹ 71Tạc dạ 72Tháng chạp 73Thức giấc 74Nợ quê 75Tàn đông 76Mục lục 77>> 80
Page | 78
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
Page | 79
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu
Page | 80
Trăng vơi – thơ Dương Hoàng Hữu