Điều bí mật - sachvui.com · thù hận, hiểu lầm, bị cuốn đi trong vòng xoáy...

602

Upload: others

Post on 03-Nov-2019

4 views

Category:

Documents


0 download

TRANSCRIPT

ĐIỀUBÍMẬT

Tácgiả:HânNhưGiábìa:89.000₫

Côngtypháthành:QuảngVănNhàxuấtbản:NXBVănHọc

Sốtrang:448Ngàyxuấtbản:14/2/2014

Ebookmiễnphítại:www.Sachvui.Com

GiớithiệuNếucóainóirằng,tìnhyêulàmộtgiấcmơđẹpthìcâuchuyệntìnhcủa

“Điềubímật”làmộtgiấcmơtuyệtvời.Chànglàmộtngườiđànôngmạnhmẽ,kiêncường.Nàngdịudàng,biết

hisinhdùmangvươngmiệncủamộtSiêuĐầuBếp.Họđếnbênnhautrongthùhận,hiểulầm,bịcuốnđitrongvòngxoáycủatoantínhquyềnlựcvàtiềnbạc.Đểrồicuốicùngmớichợtnhậnranhaugiữabộnbềmưutoanđểquayvềbênnhaukhihaitráitimkhôngbaogiờthôinhungnhớ.

Trongkhôngkhí lãngmạncủamùanối tiếpmùa,HàNội làmnềnchocâuchuyệntìnhyêutrắctrởnhưngđầylãngmạncủahọ

TrởthànhngườigiúpviệctronggiađìnhôngbàPhương,Linhcũngbắtđầumốiduyênphậnkì lạvớiĐại -mộtgiámđốcmạnhmẽ,đáng tin cậynhưngkhôngkémphần hào hoa và phong lưu.Nhữngmâu thuẫn và hiểulầmkhiếnLinhcàngthêmedèvàmuốntránhxaĐạihơn.Nhưnglýtrícủa

côlạikhôngthểđiềukhiểnnổinhữngnhịpđậpcủatráitim,khihìnhbónganhdần trởnên to lớnhơn trong lòngcô.Trảiqua rấtnhiềuchuyện, thânphậnVuađầubếpcủaLinhcũngdầnhélộ,kèmtheonhữngbíẩnvềnhữnglờinóidốiđượccheđậycủachínhcôvàLâm-emtraicủaĐại.Linhcótìmđượchạnhphúc củamình, nhất là khiCường - tình cũ của cô cứ tiếp tụckhiến cuộc sống củaLinhngàymột thêmđảo lộn?Một nhânvậtmới tênPhongcũngxuấthiệnđicùngnhữngâmmưuchựcchờlàmtannátmộtgiađình....

Đểtìmthấymộtkhoảngtrờixanh,đôikhingườitaphảitrảiquanhữngngày bão tố. Linh bị đẩy vào một vòng xoáy của những ghen tuông củanhữngngườiđànôngyêucô,vàchínhvìthếcôđãtựkhéplòngvàđẩymìnhrakhỏitìnhyêuđíchthựccủamình.Conngười,quảthựckhôngthểđánhgiábằngvẻbềngoàivànhữnglờinóiđầumôi.VàLinhhoangmangtrướcviệccônênnắmtayaiđểđichungmộtconđườngvớimìnhtớisuốtcuộcđời.

Mộtcâuchuyệntìnhcòndangdởvàtrắctrở,đangchờđợibạntrongtập1của"Điềubímật",chắchẳnsẽkhônglàmbạnthấtvọngvớithứvănphonggiàubiểucảmvàkịchtínhquenthuộccủaHânNhư.

VớiĐiềubímật,HânNhưtiếptụckhaitháctìnhyêuđôilứa,tuynhiên,đókhôngphảilàtìnhyêuđẹpvàlãngmạnnhưtrongChỉcóthểlàyêumàmột tình yêu có nhiều trắc trở và sóng gió hơn. Chàng là người đàn ôngmạnhmẽ,kiêncường,tráchnhiệm,giấusựsâusắcvàotrongvỏbọccôngtửđàohoa.Nàngdịudàng,biết hy sinhdùmangvươngmiệnmộtSiêuĐầuBếp.Họ-haiconngườiấynhờduyênphậntráingangmàgặpgỡ.

Tìnhyêucủađôinhânvậtchínhbắtđầutừhiểulầmvàthùhận.NữchínhLinhlàmgiúpviệctạigiađìnhcóbacậucontraivớibatínhcáchhoàntoàntráingược.Giữabachàngtraiấy,Linhquaycuồngtrongtoantínhvànhữngcảmxúcyêuthương.Ngườicôyêulạichínhlàngườicôcămhậncònngườiyêucôthathiếtlạichỉthểthầmlặngquantâm.Tìnhyêucủahọbaobọcbởitầngtầnglớplớpbímật,nhữngtưởngkhiđãgiữchặttaynhaucũnglàlúcphảirờixa.Nhữngtưởngbímậtnàyđượchélộnhưngaingờđóvẫnchưaphảilàsựthậtcuốicùng.Lạcmấtđểrồilạitìmthấy.

Điềubímậtchotathấyhiểunhữngaiyêuthậtsựchânthànhcuốicùngsẽtìmđượcnhauchodùcómấtbaothờigianđichăngnữa.Trảiquabiếtbao

thửthách,rồihọsẽtìmthấynhauvàvớitìnhyêuthậtsự,chẳngbaogiờlàquámuộn.CácnhânvậttrongĐiềubímật,dùtànnhẫn,dùtoantính,nhưngmỗingườiđềumangtrongmìnhkhátkhaođượcyêuthương,khátkhaođượcthấuhiểu.TrongĐiềubímật,độcgiảdễdàngnhậnramộtHàNộimùanốitiếpmùa,khôngkhílãngmạncủaHàNộilàmnênchocâuchuyệntìnhđầytrắc trở của họ.Với truyện củaHânNhư, đôi khiHàNội tưởngnhư thânthuộc lại cónhữngbất ngờ thúvị. Sở thích cánhân của tác giả là nấu ăncũngđượcđưavàotruyện.Đểngườiđọccảmnhậnđược,bếpnúclàcôngviệcvôcùngthúvịvàngườigiữlửađượcchocănbếpcũngchínhlàngườicóthểgiữấmhạnhphúcgiađình.

Vẫngiọngvănmạnhmẽ,cátínhthườngthấy,HânNhưtrongĐiềubímậtlàngườikểchuyệnxuấtsắcđếnkinhngạc.Với lốiviếtdày tình tiết,giàucảmxúcvàchínchắn,HânNhưđãđivàolòngđộcgiảbằngngòibúthồhởi,nhiệt thànhnhưphongcáchđặc trưngvốncócủacô.Độcgiảcó thểnhậnthấy sự trưởng thành trong ngòi bút của Hân Như trong Điều bí mật vàkhôngkhỏithíchthúbởitrítưởngtượngvàsángtạocủacôgáinhỏbénày.CáctácphẩmđãxuấtbảncủaHânNhưnhư:Chỉcóthểlàyêu,Yêukhônghốitiếc,Giấuanhvàotrongnỗinhớcủaemđi.

PHẦN1TRÁITIMNHIỀUNGĂN

CHƯƠNG1NGÔIBIỆTTHỰMÀURÊU

Đólàmộtbuổisángcuối thángMười, trờicósươngvàhơise lạnh.Cảconphốnhỏvẫnngủ im lìm, chỉ có hàng cây là cựamình thức giấc theotiếng lábayxàoxạc.Trongkhôngkhí ẩmướt củabanmai thoang thoảnghươngngọclankhiếnaiđiquađềucảmthấythanhtịnhlạlùng.Dọchaibênphố là hai hàngxà cừ cổ thụ cao lớn, thân cây chằng chịt nhữngvết sẹo.Nhữngtánlávươncaođanvàonhauthànhtầngtầnglớplớp.Mùahè,đứngtừdướiđườngnhìn lênsẽ thấyhàng trămcổngvòmlớnxếpdọc theoconphốnhỏ,hiếmhoilắmmớicómộttianắnglọtqua,chiếuxuốngmặtngười.

Làmbạnvớihàngcâyvàconphốlànhữngngôibiệtthựcũkỹvớitườngràosắtcao,nhữngkhoảngsânvườnlớn.Trongmỗimảnhvườnđềucóvôsốnhữngchậuhoa,câycảnh,cómảnhvườncònđặtcảhònnonbộ,bànuốngtrà và những chiếc xích đu xinh xắn. Đâu đó có tiếng chim hót vọng ra.Nhữngồnàocủaxecộvàphốxádườngnhưchẳngbaogiờlọtđượctớiđây.

Lúcnày,đứngtrướccổngngôibiệtthựởcuốiconphốlàmộtcôgáiănmặcquêmùa,nướcdahơiđen,haihànglôngmàyrậm,đôimắttovàsâu,nhìnlâusẽthấycócảmgiácbuồnbã,uuất.Côgáinàychỉchừngngoàihaimươituổi,mặcchiếcáosơmitrắngđãngảmàu, tayxáchtheomộttúidulịchxanhdatrờicũngcóvàichỗđãsờnrách.

Côgáiđứngtrướccổngsắtlớncủangôinhàrấtlâu,chốcchốclạingẩngđầunhìnlênvị tríchuônggọicửanhưngcứchầnchừmãikhôngdámtiếnlên.Sauđó,cólẽcảmgiáctrờivẫncònhơisớm,côbènlùilại,ngồixuốnggốcbằnglăngvớidángvẻvôcùngmỏimệt.Ngồimộtlúc,côlấytừtrong

túixáchramộttấmhìnhnhỏ,cứthếdánmắtvàonó.Nướcmắtchảyratừlúcnào,nhưngcôkhônglauđi.

Cótiếngxemáynổvangtiếnlạigầnkhiếncôgáinhưngườitrongmộnggiật mình tỉnh lại.Một chiếcmô tô phân khối lớn dừng trước cổng, mộtthanhniênmặcáođen,đầuđộimũbảohiểmchekíncảkhuônmặt,chỉđểlộrađôimắtlạnhlùngbướcxuống.Chàngtraidựngxerồitháomũra,haitaybámvàocổngsắt,leolênbướcxuống.Vàigiâysau,cánhcổngtừtừmởra,xuấthiệnphía sauđúng làchàng trai ấy.Anh tađịnhdắt chiếcxevào thìmớipháthiệnracôgáinhàquêkiađangnhìnmìnhchằmchằm.Anhta“hừ”mộttiếngđầybựcbội,sauđódắtxevàocánhcổngđangtừtừkhéplại.

Từđầuđếncuối,côgái trẻkhôngnóimột lờinàomàchỉyênlặngchờđợi.Cũngsắpđếngiờnhữngngườitrongngôinhànàythứcdậyrồi.

Quảnhiên, chừngmười lămphút sau, cánh cổng sắt lạimở ramột lầnnữa,mộtphụnữtrungniênbướcra,tỏvẻngạcnhiênkhithấycô.

-Saocháutớisớmvậy?Báctưởngđếntrưacháumớilên?-Cháuđinhờđượcxenênđếnsớmbácạ!-Ờ,thôivàonhàđi,chừngnàobàchủnhàdậythìbácsẽdẫncháuđigặp.

Báccónóiquachuyệncủacháurồi,nhưngbàấynóiphảixemcháuthếnàođãrồimớiquyết.

Côgáigậtđầu,nhoẻnmiệngcườiđểlộrahàmrăngtrắngtinh,đềutămtắp.

Khuônviênngôibiệtthựcóvẻrộnghơntưởngtượngvớimàuxanhmướtmắtcủacâycảnh.Giữavườncómộthồnước,giữahồcómộtmáiđìnhhìnhlụcgiác,ởtrongđìnhkêmộtbộbànuốngtrà.Đườngrađìnhlàmộtcâycầugỗsơnđỏ.Dướihồnướccóvàicụmhoasúngtrắng, lẫntrongđóvẫncònmấylásengiàchưakịplụitàn.Ngaygócsânbênhồcómộtcâysigià,rễđâmxuốngtuatủa.Dướigốccâysiấycómộtchiếcxíchđumàutrắngnổibậthẳnlêntrongmàuxanhmướtcủacây.

Ngôibiệtthựmàurêuvớidángvẻcũkỹkhuấtsaukhoảngvườntĩnhlặngấy.Nhữnggammàulạnhkhiếnngôinhà toát lênmộtvẻảmđạmkhónói.Nhìnnóngườitasẽnghĩngayrằng:dườngnhưcuộcsốngởđâycũnglặnglẽvàbuồnchánnhưvậy.

Bướctrênconđườngdẫnvàokhoảngsânrộng,côgáigầnnhưkhôngthể

rờimắtkhỏihaihàngcẩmtúcầutrồnghaibên.Chủcủangôinhànàycólẽlàngười rấtyêuhoavàcâycảnhnêngiữamàuxanhmướtcủanhữngcâyvạntuế,nhậtquỳnh,...còncócảsắcđỏcủahoahồng,sắcvàngtươicủahoacúchaynhữngmảnhmàurốirắmvàkiêukỳdonhữngnhánhlanrừngmanglại.

-Đi,vàođâycháu.Tiếngngườiphụnữngắtngangdòngsuynghĩcủacôgái.Haingườiđi

mentheomộtlốinhỏlátbằnggạchđỏởbênhôngngôibiệtthự.Mởcánhcửasắtnặngnềởphíasaungôinhà,ngườiphụnữtrungniên

dẫncôđivàobếp,quamộtđoạnhànhlangngắn,cuốicùngmởcửamộtcănphòngnhỏtốiomngaygầnchâncầu thang.Ngườiphụnữvẫy tayrahiệuchocôgáiđivàovànói:

-Đâylàphòngcủabác,saunàycháusẽởđây.Nhàtắmvàbếpănởngaybêncạnh.Cháurửamặtmũiđirồiraphụbácdọndẹp,nấubữasáng.Bácchỉhướngdẫnchocháumộtngàyhômnaythôi,sángmaibácsẽvềquê.Cháuởlạicốgắngnhé!

-Vâng,cháunhớrồi! -Côgáihítvàomộthơi thậtsâurồigậtđầuđầykiênquyết.

~oOo~

-Linh,emđịnhlàmvậythậtsao?BéThiênÝkhôngthểxaemmộtngàyđược,embiếtđiềuđómà.

-Nếusốngmãivớiemthếnày,nósẽkhôngcótươnglaigìcả.Emmuốnchonómộtcuộcsốngtốtđẹphơn.

-Cuộcsốngtốtđẹp?NếuchỉcầnnhưvậythìanhtựtinlàanhcóthểđemlạichoemvàThiênÝ.

-Emđãquyếtđịnhrồi.AnhvàbácgáigiúpemlochoThiênÝítbữa,emsẽsớmquaylại.

-Linh...-Emxinlỗianh,anhKiên.TiếngmởcửakhiếnLinhgiậtmìnhthoátkhỏisuynghĩmiênman.Bước

vàolàngườiphụnữbansángđãdẫncôvàođây,cũngchínhlàngườicùngquêvớicô,ngườiđãđồngýnhường lạichocô làmngườigiúpviệc trong

ngôinhànày.Cômangơnbácấy.NgườiphụnữquêmùaấytênlàHiền.Bâygiờđanglàbuổitrưa,cảnhàchủđãđingủsaubữacơmdochínhtay

côlàmđểchứngtỏkhảnăngcủamình.BácchủnhàcóvẻưngýLinhnênđãđồngýchocôởlạingay.

-Cháuthấyởđâythoảimáichứ?-BácHiềnngồixuốngđầugiườnghỏi,trênmặtcóchútlolắng.

-Tốtlắmbácạ!-Linhgậtđầucười.ThấybácHiềncóvẻkhôngtintưởngnhữnglờimìnhnói,côlạinóitiếp:-Cháuthậtsựnghiêmtúcvớiviệcnày.Bácđồngýgiúpcháu,cảđờinày

cháuphảimangơnbác.-Bác không phảimuốn nói chuyệnơn huệ gì cả,mà hơn nữa nếu nói

chuyệnấythìbácphảilàngườicámơntrước.VợchồngôngbàPhươngởđâylàngườirấttốtbụng,báckhôngmuốnlàmviệcgìthấtđứcảnhhưởngtớihọ.

-Nhữnggìcháunóivớibáclàsựthật.Nếubácthươngchohoàncảnhcủacháuthìmongbácgiúpcháu.

-Thôiđượcrồi.Thựcravìhọtốtbụngnênbáccũngkhôngngạiđểchocháuvàođâylàm.Nhưngdùsaongườigiúpviệcthìvẫnmãilàngườigiúpviệc,cơcựcvàtủinhụclắmcháuạ!

-Cháuhiểu.-Sángmaibácsẽvềquê,cháuởlạicốgắngnhé!Haibácchủthìkhông

sao.Báctrailàbộđộiđãnghỉhưunhưngcũngđisuốt,cònbácgáithìbậnbịucảngàyvớiđứacháungoạinênkhôngcóthờigiancơmnướcvàdọndẹpnhàcửa.Mấycậucontraithìtráitínhtráinếtmộtchút,cháuchỉcầnnhẫnnhịn là được. Cũngmay là một cậu đã ra ở riêng, một cậu cũng đi suốtkhôngvề,chỉcócậuútvẫncònsốngcùngôngbàấythôi.

BácHiềnthởdàimộttiếngkhinóitớimấyđứaconchủnhà,dườngnhưchínhbáccũngkhólòngmàchịuđựngđượctínhnếtcủanhữnganhcontrainhànày,màtheobácthìkhôngcóđượcmộtchúttínhtốtnàocủabốmẹcả.

~oOo~

Hômnay,ôngbàPhươngdậysớmhơnmọikhi.Chủnhật,theothườnglệsẽlàngàycácconcủaôngbàvềnhàđôngđủ.Ngoạitrừcôcongáicảhiện

đangcùngchồngtunghiệpởnướcngoàithìhaiôngbàcònbacậucontrainữa, hai trong ba người đã trưởng thành và ra ở riêng, còn lại cậu út vẫnsốngcùngbốmẹ.MặcdùnhàcònrộngrãinhưngôngbàPhươngrấtkhuyếnkhíchconcáitựlập.

ÔngPhươnglàđại táquânđộiđãnghỉhưuđượcnhiềunăm.Từkhivềnhà,ôngthíchtrồngvàchămsóccâycảnh,thườngngàyônghayđichơicờcùngmấyngườibạnhưutrongtổdânphố,đếnbữamớivềăncơm.Ônghaymặcbộquầnáobộđộiđãcũsờnvàbạcphếch,đầuđộimũcối,đichiếcmi-pha sắm từ những năm chínmươi.Ông dùng chiếc xe đạp đó để đi khắpthànhphốthămhỏiđồngđội.Mọingườitronggiađìnhnàyđềurấtkínhsợông.

BàNguyệtngàytrướclàcongáithànhphố,xinhđẹp,duyêndáng,mườitámtuổiđãlấyông.HaiôngbàlấynhauđượchaithángthìchiếntranhbiêngiớiTâyNamnổra.Ôngphảivàochiếntrường,cònbàlàmcôngnhânởnhàmáyxeđạpThốngNhất.SaukhiTưlệnhKimTuấnhysinhtạiCampuchia,quânđoàn3màôngthamgiađượcđiềuđộngvềphòngthủởchiếntrườngĐôngBắc.Trongsuốtthờigianthamgiahaicuộcchiếntranh,ôngrấtítkhixinnghỉphépvềnhà.ChỉmỗilầntheochỉhuyvềHàNộihọpôngmớitranhthủghéquanhà,nghỉlạimộtđêmrồisángsớmhômsaulạivộivãvềđơnvịngay.HaingườiconcủaôngbàPhươnglàNguyễnĐạivàNguyễnLâmđềurađờitrongnhữngthángngàykhókhăntrùngtrùngấy.

Chiến tranh biên giới khép lại, ông Phương được điều động trở vềHàNội.Ngàytrởvề,ôngđemtheomộtđứabégái.Banđầuhàngxómkhôngbiết,bàntánrằngôngđóngquânởxarồicóconrơiconvãi.Đứacongáiấylớnhơncontraicảcủaônghaituổi.Ôngnóirằngđólàconcủamộtđôivợchồngtrẻtừngcưumangđùmbọcôngtrongmộtlầnôngbịthương,lạcđơnvị.Chamẹnóquađờitrongmộttrậnlũquét.Ôngđãgửiconbéchomộtgiađìnhởgầnđơnvịcưumang,bâygiờmớiđưanóvềnhàtheoông.ThằngĐạikhiấymớichuẩnbịđihọc,thằngLâmthìmớithôinôi.Mặcdùnhànghèo,concáinheonhócnhưngbàNguyệtvẫnđónnhậnđứatrẻ,yêuthương,chămsócchonóthậmchícònhơncảconcủamình.Nếukhôngcóchamẹnó,cólẽcácconcủabàcũngchẳngcònmộtngườichađểyêuthươngnhưbâygiờ.Nămsauthìbàsinhtiếpthằngút.ÔngPhươngthườngphảiởlạiđơnvị,tới

cuối tuầnmớivềnhà,mộtmìnhbà tần tảonuôibốnđứacon lớn lên.Bốnđứatrẻhiểuđượcnỗivấtvảcủabà,nênnếuchúngcósựxacáchvới tínhtìnhnghiêmkhắccủaôngPhươngthìlạirấttìnhcảmvớimẹ.

KhiôngPhươngnghỉhưuthìnhữngđứaconđãkhônlớn,thếnênôngcómuốndùngkỷluậtquânđộiđểuốnnắncácconmìnhthìcũngkhôngđượcnữa,thậmchícòntạoramâuthuẫngiữachavàcon.Đầutiênlàngườiconlớncủaông.

NguyễnĐạinămnayhaimươitámtuổi,làngườithừahưởngnhiềunhấtngoạihìnhcũngnhưtínhcáchcủaôngPhương.Đứaconlớnnàycủaôngcómộtniềmđammêkinhdoanhvôcùnglớn,nênsaunhữngbàirăndạycủaôngvềđạođứckinhdoanhthìhaichaconthườngcãinhaurất lớn.Nólạigiốngông,cứngđầuvàđãmuốnthìsẽlàmchobằngđượcnêncàngởgầnlạicàngxungkhắc.Hơnnữa,trongchuyệntìnhcảm,Đạilạinghĩrấtthoáng.Mặcchoôngnóirằngnhưthếlàmấtdạy,làvôđạođức,nóvẫnsốngtheoýmình, thậmchí cònchuyển raở riêngmột chỗcho thoảimái,đỡ làmôngchướngmắt.

ĐứacontraithứhailàNguyễnLâm.Nếuanhtraicủanóchọnnghềkinhdoanh,dùđôikhibịôngcoilànghềlừalọcnhưngvẫncònđỡhơncáinghềmàôngcholàchỉtoàntaitiếng-casĩ.Hồicòntrẻ,bàNguyệtcũnglàcâyvănnghệcủacơquan, có lẽLâmđược thừahưởng tàinăng từbà.Nhưngnếuchọncahátlàmmộtnghềthìôngcựclựcphảnđối.Mỗingàyxemthờisựhayđọcnhữngbàibáochướngtaigaimắtvềgiớinghệsĩlàônglạiliêntưởngtớicontraimình.Cứnghĩtớicóngàyngườikhácđọcbàibáovềnórồicũngcócảmgiácchướngtaigaimắtnhưônglàônglạikhóchịu.Contraiôngkhôngphảiđểngườitanhìnvàorồibàntán,chỉtrỏ,thếthìcókhácnàohọđangdèbỉu,chêbaithẳngvàomặtôngkhông?!

ĐólàlýdoLâmcũngdọnrakhỏinhà.ĐứacontraiútcủaôngbàlàTrườngMinh,hiệnđanglàsinhviênnăm

cuốitrườngKiếntrúc.Đứatrẻmàôngmangvềnămxưahiệntạilàchịcảtrongnhà,luônngoan

ngoãnkhiếnôngrấthàilòng.Tâmđãlấychồngvàcómộtđứacontrai.Haivợchồngcôđềuđangtunghiệpởnướcngoài,đểconlạinhờôngbàchămgiúp.ThằngcháungoạiđượccảnhàgọilàTin,cũngsắpđượchaituổi,đang

bậpbẹhọcnói.Nếuchỉcóhaivợchồngôngvớiđứacontraiútthìôngbàđãkhôngthuê

người giúp việc. Nhưng chăm sóc thằng cu Tin quá vất vả,mộtmình bàNguyệtkhôngxong.Bậnbịuvớinómàbàkhôngcóthờigianchămlonhàcửavàcơmnướcchobốconôngnữa.Thuêngườigiúpviệccũnglàđểbàcóngườinóichuyệnhàngngàychođỡbuồn.

HaiôngbàPhươngvừaănsángvừabànxemhômnaymấyđứacontraivềsẽlàmmóngìchochúngăn.Bànmộtthôimộthồi,cuốicùnglạidẫntớitậnchuyệnbâygiờđãlàmùathurồi,đanglàmùacưới,cũngnêngiụcthằnglớnlấyvợđi làvừa.Cóvợconrồichắcnómớituchí làmăn,khôngsuốtngàylangthang,nhậunhẹt,gáimúnữa.

-TôinhắmkỹđứathứhainhàanhHọcrồi,hômnàomờinhànósangđâyănmộtbữacơm,gọicảthằngĐạivềxemýkiếnnóthếnào-BàNguyệtvừaănvừanóivớichồng.

-Cầnýkiếncủanólàmgì!Chắcchắnlàcongáinhàngườitahơnhẳnvớiđámbạnbèănchơicủanórồi-ÔngPhươngđặtđũaxuốngrồinóitiếp-Cáilũcongáiấychỉgiỏisuốtngàybôisontrátphấn,quầnquầnáoáo.Bàcứgọinóvềđây,bắtnólấyvợ,xemnócódámcãilờikhông?

-Ừ,màconbéHuyềnnhàanhHọckhônngoanvàgiỏi chắnvén lắm,phảitaynómớitrịđượcthằngĐạinhàmình-BàNguyệtgậtđầuđồngtìnhvớichồng,nhưngrồinhưsựcnhớragìđó,bàhỏitiếp-Nhưngmàlầntrướctớinhàhàngcủanó,tôinghenhânviênkháonhaulànóđangtheođuổicáicôđầubếplàmởđócơmà,chắclạithôirồià?

-ConbéNhậtLệtôigặprồi,caoráo,xinhđẹplạicónết,thằngconnhàmìnhnằmmơmớilấyđượcnó-ÔngPhươngchépchépmiệng.

-SaonghenóinóbỏnhàhàngcủathằngĐạiđểsangnhàhàngkháctrảlắmtiềnhơnmà?-BàNguyệtngẩnrahỏilại.

-Bàngheainói?Nóđichữabệnhrồi.Nhànóởquê,nhưngmànómuamộtcănhộởngaybêncạnhcănhộcủathằngĐại.DạođóthằngĐạiđicôngtácnướcngoài,tôiphảitớitrôngnhàchonómấybữacòngì.Khiđiconbécònsangchàocảtôi,rồicòngửiconchóởchỗthằngĐại,sẽquaylạilấysaumà.

-À,rathế.Thếmàtôicứtưởng...-BàNguyệtnóithêm-Màthôi,cứlấy

congái thànhphốchogầnnhà.Lấygáiquê,Tếtnhấtchạyđichạy lạihếtnhàmìnhtớinhàvợ,vừakhổvừamệt.

-Bàchỉđượccáinghĩngắn.Congáiquêthìcàngngoanchứsao.Tôilàtôichỉthíchnólấycongáiquê.Congáithànhphố,nhiềuđứavềlàmdâuđãcãibốmẹchồngnhưchémchả.

ÔngPhươngnóixong thủng thẳngđứngdậy,đi rabànuốngnước,nóivớiLinh:

-Cháu lêngọi thằngMinhdậyđi.Con traigìmàsángcứnằmườn ra,khôngchịudậytậpthểdụcgìcả.Chắcnửacáibalôcủabộđộingàyxưanócũngchẳngđeonổi.Gọinódậybằngđượcchobác.

-Thờimìnhđóikhổquenrồimàông.-Thờinàochảcóngườikhổ -ÔngPhươngnghe thấyvợbênhcon thì

quát lại -Cứsướngquenrồihưcảngười,đến lúcđóirách thìkhổnóchứkhổai.Bàtoànbênhconnhữngcáikhôngđâu.CònthằngLâmnữa,nóvềthìbảonóhọclấycáinghềkháctửtếhơnđi,tôikhôngcấmnóđammêháthò,nhưngchọnđólàmnghềmưusinhlàkhôngđược.Nóđihátmãiđượcà,bốnnămchụctuổiđầuthìaingườitamướnnóhátmấycáibàivớvẩn,anhanhememnãoruộtnữa.

BiếttínhchồngnênbàNguyệtlặngim,khôngcãilạinữa,chỉkhẽkhoáttayrahiệuchoLinhđilênlầugọicontraixuống.

Linhđilênlầu.CôgõcửaphòngMinhmấytiếngcũngkhôngcóaiđáplại,cólẽMinhvẫncònngủsay.Minhcũnglàngườimàsángquakhitớiđâycôđãgặpởcổng.Anhchàngcaolớncóđôimắtsắclạnhđichiếcxemôtômàuđenrấtbắtmắt.

Côđẩycửa,cửakhôngkhóa.Vừabướcvào,một luồngkhôngkhí lạnhtoátxộctớikhiếncôrùngmình.Mộtngườiđangtrùmchănkínmíttừđầutớichânnằmtrêngiường.Thựcracôbiếtanhchàngnày tớibốngiờsánghômnaymớimòvề,nêngiờnàydĩnhiênlàđangngủrồi.ÔngbàPhươngcólẽchẳngbaogiờngờcậucontraiúttưởnglàngoannhấtnhàlạiluôntrèocổngtrốnrangoàilúcnửađêmvàsẽkhôngbaogiờvềtrướcbốngiờsáng.

Linhkéorèmcănphòngchoánhsángchiếuvàorồiđặttaylênchănkhẽlay:

-AnhMinh,anhMinh.

Khôngcótiếngđáplại.Côlạilaylầnthứhai:-Haibácgọianhxuốngănsángkìa.-Khôngăn-Lầnnàycótiếngđáplạivớigiọngngáingủ.Linh lắc đầungánngẩm,một chút cảmgiác chánghét đámcậu ấmcô

chiêunàydânglêntrongđầu,lạinhớtớilờicủaôngPhương,phảigọidậybằngmọicách,thếnêncôcầmlấychănvàkéosoạtmộtcái:

-Anhdậyđi,báctrainóicậukhôngchịuxuốngthì...Nhưnglờinóiđếnđâythìdừng.Trướcmắtcô,nằmcorotrêngiườnglà

mộtgã traimét tám, trầnnhưnhộng,chỉmặcduynhấtmộtchiếcquầnbéxíu.Cảmthấylànhlạnh,Minhmởmắtramớithấytrướcmặtmìnhlàmộtconbéquêmùa,xấuxíkhôngchútưanhìn,tayđangômcáichăntrắngtinh,miệngháhốc,mắtmởtrừngtrừngnhìnmình,haynóiđúnghơnlàmộtvịtrínhạycảmtrêncơthểmìnhthìvộivànggiậtlấycáichănrồihétlên:

-Cút...ra...mau.Chưathấycontraicởitruồngđingủbaogiờà?-Aaaaa...-GiọngLinhhétsauđócòntohơn.Côchạybiếnrakhỏiphòng

vớitốcđộnhanhnhấtcóthể,đểlạiphíasautêncontraimặtmũiđỏnhưgấcchín.Lúcđó,mặtcôcònđỏhơncảmặthắn.

CHƯƠNG2NHỮNGĐỨACONTRAI

Thấycontraiănsángmàmặtmũicứhằmhằm,bàNguyệtâncầnhỏi:-Saothếcon?Minhnghĩtớicảnhmớixảyra,tựnhiênmặtmũilạiđỏửnglên,vộicúi

gằmmặtđáp:-Dạkhôngcógìđâumẹ.Ănvộithêmvàimiếng,Minhxôghếđứngdậy:-Conlênphòngđâyạ!NhưngôngPhươngđãnóivọngvàotừphòngkhách:-Đànônggìmà suốtngày ru rúở trênphòng,đượcngàynghỉ thìbắc

máybơmratướivườncâygiúpbố,khôngthìphóngxequathămcôchúcóphảihơnkhông.

-Thôi,cảtuầnnóhọchànhmệtrồi,chonóngủthêmđiông.Lênphòngđicon,chừngnàohaianhvềthìxuốngcũngđược.

BàNguyệtđápthayconrồiđưamắtrahiệuchoMinhlênphòng.Bàbiếtôngthỉnhthoảngvẫnđemchuyệnbựcbộihaiđứacontrailớnsangcảđứacon út này. Bà luôn nghĩ trong lòng, con trai hơn hai mươi tuổi đầu màkhông ra ngoài phá phách, chơi bời là tốt lắm rồi, ông ấy lại còn cố tìnhmuốntốngnórađườnglàmgìnữa.VừadỗthằngcháungoạiănbàvừanghĩđếnviệcsẽlàmmaichothằngĐạivớiconbéHuyền.Hainhàlâunayvẫnqualạivớinhau,lạiởcùngmộtkhuphốnênrấtgầngũi.BàcũngchẳnglạgìconbéHuyềnkia,caoráo,xinhxắn,nghềnghiệpđànghoàng,ổnđịnhmàlại rấtngoanngoãn.Conbévừamới ra trườngđượcmấy thángmàđãcó

khôngbiếtbaonhiêungườingấpnghé.BàngheôngbàHọcnóinóvẫnchưaưngainênmừnglắm,vộivàngđánhtiếngchocontraimình.ÔngbàHọcnghexongýđịnhcủabàthìcũnggậtgùđồngý,chỉcầnđợihaiđứatrẻgặpnhaurồipháttriểnthêmtìnhcảmlàxong.

Ởtuổiđầuhaithứtócrồinênlúcnàobàcũngchỉmongmấyđứaconsớmthành gia thất cho thêmvui cửa vui nhà.Hơn nữa ôngPhương lại là contrưởngnênbàmuốnsớmcócháunộiđểlỡcómệnhhệnàomàđisớmcũngdễănnóivớitổtiênởtrêntrời.Vậymàhaithằngconlớncủabàcứnóitớichuyệnlấyvợthìlắcđầunguâynguẩy.Đứanàocũngnóicònphảigâydựngsựnghiệp,bamươituổimớitínhchuyệnvợcon.

Khôngtínhcôcongáiđãđilấychồng,trongbađứacontraithìthằngĐạilàngườibàhiểurõnhất.Cậuconcảnàycủaôngbàtínhtìnhbướngbỉnhlạicóchítiếnthủhơnngười.Chưađầybamươituổimànóđãcómộtsựnghiệpvữngvàng,hiệntạiđanglàchủcủamộtnhàhàngnămsaotrongthànhphố,rấtcótiếngtăm.Đạikhôngthiếubạngái, thậmchícóthểnóilàrấtnhiều,nhưngchưamộtlầnnàonóchínhthứcđưangườiyêuvềramắtôngbà.Mỗilầnbàgợiýthìnóđềunóikhinàoquyếtđịnhlấyvợthìmớiđưavề.Cóhômbàtớinhàhàngcủanó,nghemấyđứanhânviênnóirằnggiámđốcĐạiđượcnhiềucô theođuổi lắm, cônàocũngđẹp, cũngcao ráo, cócôcòn làdiễnviênđiệnảnhhaycasĩgìđó,cônàocũngquantâmyêuchiềunó.Bàthấyvừamừnglạivừalo.Mừngvìrõràngcontraicủamìnhkhôngđếnnỗimảimêlàmănmàkhôngđikiếmbạngái,nhưnglonhiềuhơnvìchỉsợcontraimìnhsẽtrởthànhngườiđànôngkhôngđứngđắntrongmắtngườikhác.Lầnnàynóvề,bàướmhỏixemýnócóưngconbéHuyềnhaykhông?Haiđứanàycũngtừnghọcchungtrườngcấpmột,cấphainênkhôngphảikhôngbiếtnhau.

ThằngLâmthìđãcóbạngái.BạngáiLâmchínhlàquảnlýcủacontraibàluôn.CôgáinàytênTrang,hầunhưmỗilầnLâmvềnhàđềudẫnTrangvề theo.Mỗi lầnôngbàđảđộng tớichuyệnđámcưới thìhaiđứađềunóichưaphảilúcnày.BàcũnglovềnghềnghiệpcủaLâm,khôngbiếtsaunàynếunghỉhátthìconôngbàsẽsốngbằngnghềgì?

ThằngMinhthìsốngtìnhcảmvàgầngũivớimẹnhất,cólẽdonólàconút.ThằngĐạivừavàođầunămthứhaiđạihọcđãxindọnraởriêng,mình

nótựthuêmộtphòngtrọrồitựkiếmtiềnsinhsốngvàănhọc,mộtđồngôngbàđưachocũngkhôngcầm.ThằngLâmthìcònrađờisớmhơn,tốtnghiệpcấpba làđãđihát rồi,họahoằn lắmmột thángmớivề thămbốmẹđượcmột,hailần.ChỉcóthằngMinhvẫncònởvớibốmẹ,vàcũngkhôngcóýđịnhsẽrangoàiở.Đócũnglàýcủaôngbà.Chẳnglẽnhàcóbốnđứaconmàđứanàocũngđihết!?

~oOo~

LinhđichợvềrồivàobếpsơchếthựcphẩmdướisựhướngdẫncủabàNguyệt.MấyhômnaycuTinmọcrăngnênquấykhóc,chẳngkhinàorờibàngoạinửabước.BàNguyệtchỉcòncáchchỉchoLinhcáchnấumấymónmàcácconbàthíchăn.Mặcdùnhữngmónnàykhábìnhdân,nhưngcácconbàđềuvôcùngcầukìvàkhótínhtrongviệcănuống,nhất là thằngĐại.BảnthânlàôngchủnhàhàngnênĐạirấtkhắtkhetrongviệcnấunướng,chỉcầnkhôngđúngmùivịthìnhấtđịnhsẽkhôngăn.

LinhsơchếthựcphẩmxongthìôngPhươngnhắccôtướicâyrồiđạpxesangnhàmấyôngbạngiàchơi.

VườncâycảnhcủaôngPhươngkhônglớnlắmnhưngcóđủcácloạicây.Đượcôngkỳcôngsưutầmvềnênmỗicâyđềucódángvẻkhácnhau,khôngcâynàogiốngcâynào.Cỏ trongvườnmộtcọngcũngkhôngcó.Một tuầnôngdànhramộtngàyđểtỉmẩnnhổtừngcọngcỏ.

Linhvừa tướicâyvừanghĩ tớicảnhxấuhổdiễn rabuổi sáng,bấtgiácmặtcôlạiđỏlên.Cônhanhchóngđểnhữngýnghĩkhácthaythếvàođó.Cônghĩtớicuộcsốngtrướcđâycủamình,nghĩtớiThiênÝ,nghĩtớinhữngdựđịnhchotươnglai.Khôngbiếtquyếtđịnhnàycóđúnghaykhông,nhưngcôbiếtcôkhôngthểrútluiđượcnữa.CôcóthểlàmtấtcảvìThiênÝ.

VừalàmvừanghĩnênLinhkhôngđểýmộtchiếcôtôdừngtrướccổngnhà.Cótiếngbướcchânđitới,tiếngmởcổng,sauđólàtiếngkêuthấtthanh:

-Bốơi...Á...Tiếnghét làmLinhgiậtnảyngười.Thì rakhingườiđóbướcvàocổng

cũng là lúcvòinước trong tayLinhhướngvềphíađó.Ngườikiaxuixẻohứngtrọndòngnướcấy.

Đólàmộtthanhniêncaochừng1mét75,thânhìnhcânđối,máitóccắt

ngắngọngàng,mặcmộtchiếcáosátnáchtrắngvàquầnlửngốngrộng.Lúcnày cáimiệng tươi cười của anh chàng đãméo xệch.Người này cúi nhìnmình rồi ngẩng đầu lên nhìn Linh, trongmắt hiện lênmột vẻ ngạc nhiênkhôngthểchegiấu:

-Ủa,emlàaithế?Linhsữngcảngười,lóngngóngkhôngbiếtphảilàmthếnào.Nhưngthấy

anhchàngnàykhôngcóvẻgì làbựcmình, lạihỏimộtcâunhưthế,côấpúngđáp:

-Dạ,emmớitớiđâylàmạ!-Ồ,thếbácHiềnđâu?-BácHiềnvềquêrồiạ!-Vậyà?Lâuchưa?Saoanhkhôngbiếtnhỉ?-Dạmớihômqua!Anhbịướtrồi,emxinlỗi.Emsơýquá!-Thôikhôngsao-Anhchàngmỉmcườirồibướcđi-Anhvàothayquần

áođã.Màemtêngìnhỉ?-Linhạ!-Ừm...AnhlàĐại.Thôilàmviệcđinhé!Linhngoáiđầunhìntheoanh,khôngnghĩcontrailớncủaôngbàPhương

lạidễgầnnhưvậy.Cũngkhônggiốngmiêu tảcủabácHiền lắm, ít ra thìkhôngkhótínhnhưcônghĩ.

Mộtlúcsau,Đạilạibướcrasân.Linhvẫnđangtướicâyởmộtgócvườn.Anhđứngtừxanhìncô,đôi lôngmàychau lại trongchốc lát,sauđómớigiãnra.Anhtiếnvềphíacô,tươicườinói:

-Đểanhgiúpemnhé?-Khôngcầnđâuanh!Emlàmcũngsắpxongrồi!-Linhlắcđầubốirối,

côkhôngquenvớitháiđộniềmnởđótừmộtngườikhácgiớixalạ.-AnhnghemẹanhnóiemcùngquêvớibácHiềnà?-Vâng,ởquênhàemvànhàbácấygầnnhauanhạ!-Ồ,vậychắcembiếtNhậtLệchứ?-ChịNhậtLệà?-Linhhơikhựnglạitronggiâylát,sauđóvẫnbìnhtĩnh

đáp-Cóanhạ,nhưngchịấychuyểnlênthànhphốsốnglâulắmrồi,giờemcũngchẳngnhớmặtchịấythếnàonữa.

-Nghĩalàbâygiờcôấykhôngởquêà?

-Khônganhạ!ChịemchịLệlênthànhphố,thỉnhthoảngmớivềthămquêthôi.Ởquêcácchịấycũngchỉcóhọhàng,bốmẹđềumấtcảrồimà.

-EmcũngbiếtemgáiNhậtLệà?Côấygiờcóởquêkhông?-Khôngạ!Hìnhnhưchịấyranướcngoàirồi.-Ừ...-Đạikhẽđáp,cũngkhôngrõtronglònganhđangnghĩgì,chỉthấy

gươngmặtanhthấtthầnmộtlúclâu.Látsau,anhlạihỏi:-Embiếtnấuănchứ?-Dạ?Biết chứanh.Congáiởquêmàkhôngbiết nấu ăn thì bốmẹ sẽ

mắngchết,thếthìlàmsaolấyđượcchồng.Hơnnữaởquêmàđượcởnhànấuănthếnàythìsướngquárồi-Linhđápmộthơi,côkhônghiểutạisaomìnhlạicóthểnóinhiềuđếnthếvớingườiđànôngxalạnày.

-Ừ.Ýanhlàemnấucóngonkhôngấy?-Emcũngkhôngbiếtnữa.BácNguyệtnóilàcũngđược.Nhưngcómấy

món,emphảinhờbáchướngdẫnchothìmớibiếtlàm.-Xinlỗiemnhé,thóiquennghềnghiệpcủaanhthôi-Đạicườibốirối.-Dạ...Haingườinóitớiđâythìngoàicổnglạicótiếngxeôtôdừnglại,tiếpsau

đólàtiếngnóichuyệnríurítcủamộtcôgái.Linhtòmònhìnra,cònĐạithìcoinhưkhôngvìanhđãquáquenvớitiếngnóinàyrồi.

Quảnhiên,sauđólàmộtđôinamnữđangsóngbướcbênnhauxuấthiện.Haingườinhìnkháđẹpđôi.Côgái cao,da trắng, tócuốnbuôngxõa trênvai, sóngmũicao,môiđỏ,đôimắt to tròn.Chàng trai thìcaohơncôhơnmộtcáiđầu,caohơncảĐại,nhìnrấtđẹptraivàthưsinh.Anhchàngănmặclịchlãmkhiếnngườiđốidiệncómộtchútcảmgiáckhógần.

NgườiđầutiênhọnhìnthấylàĐại.Côgáicấttiếngchào.Chàngtrainhìncôgáilạ,trênmặtcũngcóchútngạcnhiên.Nhưngsauđódườngnhưkhôngđểýnữa,anhtahướngvềphíaĐạihỏi:

-Xecủaanhbịsaothế?-Mấyhômtrướcuốngrượusayquá,láixeđâmvàogốccây,mớisửatạm

vìchưacóthờigian.-Bốmànhìnthấythìkiểugìcũngcằnnhằn-Anhchàngnhíuhaihàng

lôngmàylại.

-Khôngsaođâu.Haiđứavàochàomẹđiđã.-Vậybọnemvàotrướcđãnha-Côgáinhanhnhảucất lời rồikéo tay

chàngtraiđivào.Chàng trai đó chính làLâm, em trai củaĐại,một ca sĩ trẻ rất có triển

vọng. Cô gái đi bên cạnh Lâm, hiển nhiên chính là Trang, quản lý kiêmngườiyêuhiệntạicủaanh.

-Đólàemtraianh-Đạigiảithíchkhihaingườikiađãđivàotrongnhà.-Dạ...-Linhquayvềvớicôngviệcnhưngtrongđầukhôngkhỏinhớtới

ánhmắtcủaLâmnhìnmìnhkhinãy.

CHƯƠNG3LỜIĐỀNGHỊ

BữacơmtrưacủagiađìnhbàNguyệtdiễnravuivẻ.NhữngmónăndoLinhlàmdướisựhướngdẫncủabàNguyệtđềurấtvừamiệngkhiếnbàrấthàilòng.

Saukhiănxong,cảgiađìnhlạivừangồiănhoaquảvừatròchuyện.ÔngPhươngkhôngnóinhiềukhicócácconnênchỉcómìnhbàNguyệtnóinhiềunhất.Tranggọthoaquả,thỉnhthoảnglạithêmvàodămbacâuchovui.BàNguyệthếthỏichuyệnnhàhàngcủaĐạilạihỏitớicôngviệccủaLâm.Nàolàthunhậpcóổnđịnhkhông?Côngviệccóáplựcgìkhông?Cóphảichạyshow nhiều không?Bà hỏi liên tục, Lâm trả lời liên tục, thậm chí có lúcTrangphải trả lời thayanh.Mặcdùnhữngcâu trả lờinàyđềurất tỉmỉđểlàmôngbàyên tâmnhưngbàNguyệtvẫnrất lo lắng.LầnnàyLâmcóvẻgầyhơnsovớilầnvềtrước,chắclàdođihátquánhiều.

- Thế chừng nào anh mới nghĩ tới chuyện lấy vợ? - Đột nhiên ôngPhươnghướngvềphíaĐạihỏi.Giọngông rấtnghiêm túckhiếnĐạiđangcườicũngphảingừnglại.

Anhnhìnbốmình,dườngnhưkhôngbiếtphảitrảlờinhưthếnào.-Tôibiếtcácanhcácchịcònphảilochosựnghiệp,phảiphấnđấulàm

ôngnọbàkia.Nhưngchúngtôithìkhôngcần.Chúngtôichỉmuốnnhìnthấycácanhchịyênbềgia thất, cóvợcóchồnggiúpđỡ lẫnnhau, chia sẻ lẫnnhau, rồi có con có cái, cùngnhau cángđánggia đình.Phải lậpgia đình,phảicóhậuphươngthìcácanhcácchịmớicóthểvữngtâmmàphấnđấulàmôngnọbàkiađượcchứ?Tôivớimẹanhtínhrồi,cũngđãnhắmchoanh

mộtchỗtửtế.ConbéHuyềnconchúHọcchắcanhcũngbiết.Nóvừamớiratrường,đanglàmởcơquannhànước,côngviệcổnđịnh,thờigianổnđịnh,lạingoanngoãn,xinhxắn.Màcôchúbênấycũngrấtưngýanh.Chúngtôimuốnanhchị làmquenvớinhau,nếuđược thìxúc tiến raTết cướingay.Cuối năm tới lượt anhLâmcưới vợ nữa.Chúng tôi chẳngbiếtmình nằmxuốngkhinào,nếucácanhkhôngchịulấyvợthìchúngtôichếtcũngkhómànhắmnổimắt.

-Kìabố,saobốlạinói thế.Bốmẹcònkhỏelắmmà-Đạicười trừ,vẻmặtnhănnhó.

-Đầyngườikhỏemạnhvẫntựnhiênlănđùngrachếtđấythôi.Trờigọiđilúcnàothìphảiđilúcấy,aimàbiếttrướcđược.Anhlàanhcả,anhkhôngchịulấyvợthìemtraianhnólàmsaodámlấy.Cứquyếtđịnhthếđi,trừphianhđưađượcđứacongáinàovề,mànótửtếngoanngoãnhơnconHuyềnthìtôivớimẹanhsẽkhôngnóilạichuyệnnàynữa.

-Bốmẹcứtừtừđểcontính-Đạibấtđắcdĩgậtđầu.-Giờkhôngtừtừnữa.Chúngtôikhônggiục,chảlẽanhvẫncònmuốn

qualạivớiđámcongáihưhỏngkiamãià?Haylàanhkhôngmuốncướivợđểcóthểnayemnày,maiemkhác?-ÔngPhươnglêngiọngquát.

-Thôiđượcrồi, thìcứ theoýbốmẹđi -Đạiđànhnhượngbộ-Nhưngquyết định cưới hay không cuối cùng vẫn phải ở chúng con. Con khôngmuốncướimộtngườiconkhônghềcótìnhcảmgìrồisaunàylạilàmkhổcôấy,lúcấybốmẹcũngkhónóivớigiađìnhngườita.

-Tình cảmcó thể từ từ vunđắp.Mẹ cũng thấy conbé này không chêđượcđiểmnào.Conmàgặpnónhấtđịnhsẽthích-BàNguyệtchêmvàolờichồng,tấmtắckhencôcondâutươnglaimàôngbàđãchọn-Chủnhậttới,bốmẹmờigiađìnhchúHọcsangăncơm,cócảconbéHuyền,connhớvềsớm,ănmặcchỉnhtềchútđấy.

-Vâng,connhớrồi.-CònanhLâm?Anhtínhđihátđếnbaogiờthìnghỉ?-ÔngPhươnglại

quaysangthằngconthứhaihỏi.-Dạ?–Lâmngẩnra,sauđóanhhiểungayýcủabốmình-Consẽthôi

hátkhinàokhángiảkhôngcầnconnữa.-Được,saunàysướngkhổthếnàoanhtựchịu.Tôithìkhôngthayđổiý

kiến,tốtnhấtlàanhnênkiếmmộtnghềchotửtếđi.Củacảidầmdềkhôngbằngcónghềtrongtay.Bâygiờđihọcvẫnkhôngphảimuộn,nhưngsaunàychếtđóirồimớitínhtớichuyệnhọcnghềthìkhôngkịpđâu.

-Tụiconchắccũngsẽchuyểnsangmộtnghềphụnữamàbác -Trangcườixenvào,côbiếtLâmsợbốmìnhnênlúcnàychắcchẳngnóiđượcgì-Chúngconđangnghĩsẽmởcôngtyâmnhạchoặcmởmộtcửahàngkinhdoanh.Saukhinghỉhátcũngvẫncóthunhậpổnđịnh.

-Tùyanhchị-ÔngPhươnglạnhnhạtnóimấycâusauđóđứngdậyđilênphòngnghỉtrưa.

ÔngPhươngđirồi,bàNguyệtthởdài:-Mấyđứađinghỉđi.Mẹcũngngủtrưamộtlát.-Bọnconphảiđingaybácạ,ởphòngthucònnhiềuviệclắm.Dạonày

đangcónhiềudựánkhôngthểbỏđược-Trangđứngdậynói.Khimọingườiđãrờiđihết,cònlạimộtmình,Đạiđivàobếp,nơivẫn

phátranhữngtiếnglanhcanhcủachénbát.ThấyanhđivàonhưngLinhvẫntiếptụclàmcôngviệccủamình.

-Embiếtphacàphêchứ?-Đạiđộtngộthỏi.-Dạ,vâng?-Anhnhớtrongtủvẫncòncàphêđen.Emphamộtlymangrabànuống

tràngoàivườnchoanh.Nhớđừngbỏquánhiềuđường!

~oOo~

Đạingồitrongcáiđìnhnhỏgiữahồ,trongđầuvẫnvanglêntiếngcủaôngPhương.Mỗilầnnóitớichuyệnlấyvợlàanhlạicảmthấyđauđầu.Lấyvợlúc này sao? Anh chưa bao giờ nghĩ tới chuyện đó, dù quanh anh có rấtnhiềucôgáisẵnsàngđếnvớianh.Họđếnvớianhcũngchẳngphảivìcầntiềnhayđịavịcủaanh.Hìnhnhưanhcómộtlựchấpdẫnmàcáccôgáikhócưỡnglạiđược.Họsẵnsànggạtbỏmọithóiquen,mọiquanniệmtrongtìnhyêukhiđếnvớianh.Bọnhọ,cóngườidễdãi,cóngườingoanhiền,cóngườibuông thả,nhưngcũngcónhữngngười rấtkhắtkhevới chuyện tìnhcảm.Chỉ làkhigặpanh,mọinguyên tắccủahọđềubịchínhhọgạtđi.Họsẵnsàngđánhđổimọi thứ thuộcvềbảnngã củamình, để chìmvào trong tròchơiáitìnhvớianhnhưmộtcuộcđánhđu.

Khôngphải trongsốhọkhôngcóngườixứngđángđểanhcưới,nhưngĐạihoàntoànkhôngcómộtsựrungđộngnàotrướchọ.Anhchưabaogiờđểhọtiếnvàonơisâunhấtcủatrái timmình.Anhđatình, trái timanhcónhiềungăn,mỗingăncómộtngười congái,nhưngcónhữngngănkhôngbaogiờđượcmởra.Đólànơianhcấtgiữnhữngtìnhcảmsâuxanhất,nơikhông một người con gái nào được phép chạm tới. Nếu như họ phá vỡnguyêntắcấy,cuộcchơichấmdứt,vàanhkhôngngầnngạigạthọrakhỏitrínhớcủamình.

Anhbiếtrấtrõcórấtnhiềucôgáithèmđượcyêuanhvàđượcanhđáplạichodùtìnhcảmđókhôngcónhiềuthànhthật!

Anhluôntrưngratrướcmắtphụnữdángvẻcủamộtngườiđànônglịchlãmnhất,hàohoanhất,đatìnhnhất,biếtyêuchiềunhất.Lẫntrongvẻsànhđiệucủamộtchànggiámđốccóphầnhơihưhỏnglàvẻtríthứcsâusắccủamột người đàn ông từng trải.Ở tuổi hai tám, anh có tất cả, có nhiều hơnnhữnggìngười tanghĩ,nhưngcái anh thiếunhất, chính làngườinắmgiữmảnhghépcuốicùngcủatráitimanh.

Khôngphảianhchưabaogiờyêu!Trướcđây,anhcũngyêumộtngườicongái,mốitìnhđầutrongsángấykéodàimấynămliền,nhưnghaingườichưabao giờ đi quámột nụ hôn.Trongmắt bạn bè của nàng, anh làmộtngườichutoàn,hoànhảođếnmứckhôngtìvết.Anhcóthểlochobạngáimộtcuộcsốngvậtchấtđầyđủ,cũngchưabaogiờlàmnàngphảithấytrốngvắng,thiếuthốnvềmặttìnhcảm.Anhyêuchiều,nângniunàngnhưmộtbáuvật.Bạnbè,ngườithâncủanàngđềurấtghentịvớinàngvìcóđượctráitimcủangườiđànôngtuyệtvờinhất.

Vậymàcuốicùngnàngvẫnrađi.Anhthậmchícònkhônghiểunổicáigìđãđẩynàngrờixakhỏianh?Tìnhyêu,mãimãilàthứmàanhkhôngbaogiờhiểunổi.Vàdùanhcóhiểuhếtnhữngngườiđànbàđãđiquađờimình,anhcũngkhôngbaogiờhiểunổitạisaongàyấynànglạirờixaanhđểtớivớimộtngườikhác?

Vìtìnhyêucủaanhdànhchonàngchưađủlớnsao?Nếuchưađủ,tạisaosaukhinàngrờibỏanh,anhlạikhócnhiềunhưthế?Suốtbathángliềnanhkhôngthểlàmgì.Mỗilầnnghĩtớinàng,anhkhócnhưmộtđứatrẻconbịbỏrơi.Vì anhkhôngquan tâmnàng sao?Anhkhôngdùng tiềnbạcđểchinh

phục trái timnàng, anhdùng chính tình cảmchân thành củamình để yêunàng.Chưamộtlúcnàoanhkhôngquantâmtớinàng.

Vậythìvìsao?Vìsao?Rồinhiềunămsau,khianhbiết rungđộng lần thứhai trướcmộtngười

congáikhác,thìđólạilàngườiđầutiênkhônghềbiếtrungđộngtrướcanh.Cónhiềungườiđànbàsẵnsàngbỏmọithứđểchạytheoanh,nhưngcũngcónhữngngườidùanhbỏđimọithứcũngkhôngbaogiờcóđượctráitimhọ.Đóchínhlàlýdoanhtôntrọngngườiđóchotớitậnbâygiờ,khingườiđóđãkhôngcònxuấthiệntrướcmắtanhnữa.

Đãlâurồi,anhkhôngthểmởlòngtrướcai.Một táchcàphênghingútkhóiđượcđặtxuống trướcmặtanh.Mùicà

phêkhiếnanhbừngtỉnh.NhìntáchcàphêrồilạinhìnLinh,anhmỉmcười:-Cảmơnem.Emngồiđi,nóichuyệnvớianhmộtchút.-Dạthôi,emđứngđượcrồi.-Anhnóiemngồithìcứngồiđi.Giúpviệccũnglàmộtnghềbìnhđẳng

với tấtcảnhữngnghềnghiệpkhác,cógìmàkhôngdámngồi.Hayemsợanhănthịtemhả?

-Dạkhông.-Vậythìngồiđi.-Dạ-Linhlínhíđáplạirồisauđóngồixuốngcáighếởđốidiệnanh.Đạikhẽnângtáchcàphêlênnhấpmộtngụm.Trầmngâmmộtlúcđểtận

hưởngvịcàphêngấmtrênlưỡi,sauđóanhđưamắtnhìncô:-Ngonđấy.Chắckhôngphảilầnđầuemphacàphê.Aidạyemvậy?-Dạ,hồicònởnhàemcóđilàmthuêởquáncàphêtrênthịtrấnnênbiết

mộtchútạ.-Cáinàygọilàbiếtmộtchútsao?Gọilàchuyênnghiệpđóem.Trừphi

emcónăngkhiếubẩmsinh,làmmộtlầnđãngonrồi.Màcókhithếthật,biếtđâuquêemlạicótruyềnthốngsinhrađượcnhữngđầubếptàibanhỉ?NhưchịemNhậtLệấy.Anhnghenóimẹanhchỉcầnchỉmộtlầnlàemđãbiếtlàm.Nếucócơhộiphát triểnlênnữathìemcòncóthểtrởthànhmộtđầubếpgiỏicũngkhôngchừng.Emđãbaogiờnghĩtớiviệctrởthànhđầubếpchưa?

-Chưaạ!Nhàemnghèo,làmgìcócơhộiđihọcnấuănạ!Cóthìsauđócũngvềquêđinấucỗđámcướithôi!

-Emcómuốntrởthànhđầubếpkhông?-Đạihỏitiếp.-Emkhôngbiết-Linhlắcđầu.-Vậyemnghĩkỹđi,nếuemmuốntrởthànhđầubếpanhsẽgiúpem.-Khôngđượcđâuạ!-Saothế?-Tại...Tạiemkhôngcótiềnđihọc.Hơnnữaemcònphảikiếmtiềnnữa.-Emkiếmtiềnlàmgì?-Đạigặnghỏi.-Nhà em rất nghèo, em lại cómột đứa cháumới sinh,mẹ nó ốmyếu

khônglàmgìđượcnênemphảikiếmtiềnnuôinóphụchịem.-Thếchồngcủachịemđâu?-Chịấykhôngcóchồng–Linhlắcđầuđápkhẽ.Đạihơisửngsốtmộtchútnhưngcũngkhônghỏithêmvềviệcnàynữa.-Emtớihọcviệcởnhàhàngcủaanh,vừahọcnấuăn,lạivừacólương

phụcvụnữa.Mặcdùkhôngnhiềunhưngcũnghơnlàmviệcởđây.Nếuemthíchthìcứnóivớianh.Anhsẽtìmchomẹanhmộtngườigiúpviệckhácthayem.

Linhngẩngđầunhìnanh,ngậpngừnghỏi:-Emcảmơnanh!Nhưngsaoanhlạitốtvớiemthếạ?-Xemnào.Thứnhấtanhrấtthíchnhữngngườicónăngkhiếunấunướng.

Khôngphảiaicũngđượcôngtrờiưuáichomộtvịgiácthậttốtđểtrởthànhđầubếpgiỏiemạ.Thứhai,coinhưanhlàmviệcnàyvìnểmặtNhậtLệđi.Côấyđãgiúpanhrấtnhiều,giờanhgiúplạiđồnghươngcủacôấy.Emhiểukhông?

-Dạ...-Hiểuthìtốt.Đượcrồi,emnghỉtrưachútđi.Cũngkhôngcònviệcgìcho

emlàmnữađâu–Đạidựalưngvàoghếvànhìnrahồ,khôngnóithêmcâunàonữa.

-Vâng...Emchàoanh!–Linhgậtđầu,lenlénđưamắtnhìnvẻmặttrầmtưcủaĐạirồiđithẳngvàotrongnhà.

Từmộtkhungcửasổtrêntầnghaicủangôibiệtthự,cómộtđôimắtđangnhìnxuốngcáiđìnhnhỏ,chứngkiếnhaingườibêndướinóichuyện.Sauđó

chủnhânđôimắtđóngsậpcửalại,chẳngbuồnđểýthêmnữa.

CHƯƠNG4NGÕNHỎ

Mặcdùđượcmệnhdanh là “Phốẩm thực”nhưng thực chất đây chỉ làmột cái ngõ nối liền hai con phố với nhaumà thôi.Người dân sinh sốngtrongngõnàychủyếubánhàngăn.Nhữnghàngănliềnkềnhautạothànhhai dãy quán xá chạy dọc trong ngõ, từ đầu này tới đầu kia.Những hàngquánởđâycóđủmọiđồăn,từđồănsángnhưxôi,bánhmì,trứnglộn,cháo,phở, bún,miến, bánh cuốn tới những đồ ăn chơi như ốc, nem cuốn, phởcuốn,chè,...Hầunhưkhôngcóhàngnàobàitrígiốnghàngnào.Kháchtớiănphảigửixeởhaiđầungõsauđóđibộvào.

Cáingõnhỏnổitiếngkhôngchỉbởinhiềuhàngăn,mànhữnghàngănởđâyđềuthựcsựrấtngon,sạchsẽ.Aiănmộtlầnđềumuốntrởlạilầnthứhai.Cónhữngkháchthậmchíkhôngrẽvàovàibaquánmộtlầntớiănthìkhôngchịu rời đi. Các hàng quán hầu nhưmở từ sáng sớm tới tận đêm khuya.Kháchvàoăncũngcóđủcáckiểu:họcsinh,sinhviên,dâncưxungquanh,dukháchnướcngoài,kểcảnhữngngườisốngởrấtxa.

Ở cuối ngõ cómột cửa hàng trưngbiển: “QuánNgon– bún,miến cácloại”.Quánlàmộtgiannhàkhôngđầymườihaimétvuông,bêntrongcókêvàibabộbànghếnhựađãsờncũ,bênngoàicũngcókêbốncáibàn,vậymàbànnàocũngkínchỗ.Gầnđó,babốncáinồilớnđầynướcdùngđangbốckhóinghingút.

Quán Ngon này nổi tiếng về các món miến, nhất là món miến lươn.NgườinàochưaănmiếnlươnởquánNgonthìcoinhưchưađến“Phốẩmthực”.Ngườiđầubếplàmramónăntrứdanhấylúcnàyđangđứngởsau

quầyhàng.Đó làmột thanhniênchừnghaimươibốn,haimươi lăm tuổi,mặtgầy,tóctaicắtgọngàng,ngựcmangtạpdề,haitaycũngmangbaotaybằngnilông.Lúcnày,thanhniênấyđangthoănthoắttháinhữngmiếngthịtthành látmỏng. Sau đó lại nhanh tay bốcmột ítmiến, cho vào cáimuôithủng,nhúngvàonồinướcsôiđangbốckhói.Cánhtayrắnrỏi,khỏemạnhlắc lắcmấycáichomiếnchínđềusauđóđổngay lênbát, cho thịtvà rauthơmvàosauđóđặt lênkhay.Rồianh lạivới tay lấycái rổcon,bốcmộtnắm rau sống cho vào rổ, đặt lên bàn rồi thoăn thoắtmang ra bàn cho vịkháchvừatới.

Mọiđộngtáccủaanhđềuvôcùngnhanhnhẹnvàchuyênnghiệp.Đólàkếtquảcủagầnmườinămanhcùngmẹmìnhmởquánkiếmkếsinhnhaiởcáingõnày.

Anhvừa trởvềchỗcủamình thìmộtngườikhách lạibướcvào.Ngườikhách này vừa tới đã làm không ít người ngẩng đầu lên nhìn. Đó làmộtthanhniênrấtđẹptrai,mặcáosơmitrắngsọcxanh,bộvestđencàngkhiếnanhtathêmphầnlịchsự.Dángvẻcaolớn,sangtrọngcủaanhtahìnhnhưhơi lạc lõngsovớicáiquánbénhỏxậpxệnày.Anhngẩngđầunhìnmấyhàngchữtrênbiểnhiệuđểchắclàmìnhkhôngtớinhầmchỗ,sauđólạiđưamắtvềphíaKiên–thanhniênchủquán.LúcnàyKiênđangcaumàynhìnvịkhách,khôngbiếtngườinàytớiănhaytớiđểlàmgì.

-Chohỏi...-Anhhỏiai?Haingườiđồngthờicùnglêntiếng,giọngngườikháchcóvẻnghingờ,

còngiọngKiênlạicaovútvàlạnhlùng.Anhđãnhậnraanhta.VũTuấnCường,contraicủaôngchủtậpđoànHoànMỹ,mộttậpđoàn

kinhdoanhđangànhnghề.Ngườinàyhiệntạiđangđiềuhànhmộtnhàhàngrất lớn trong thànhphố.Kiênnhậnraanh tabởiđã từng trông thấyanh tamấylầntrướcđây,chỉlàanhtakhôngnhậnraanhmàthôi.

Saukhihaingườicùnglêntiếngvàcùngimlặngmộtlúc,Cườngmớilạinóitiếp:

-TôitớitìmLinh?Côấyởđâyphảikhông?Mặcdùvẻbềngoàigiàusangnhưngngườinàylạikhôngtỏvẻcaongạo

khinóichuyện,điềunàylàmKiêncóchútngạcnhiên.Anhbiếtconngười

củavịgiámđốctrẻnàykhôngđơngiảnnhưthế,cũngcóthểanhtagiữtháiđộlịchsựnhãnhặnvớianhlàvìLinhchăng?

-Đirồi.Kiêncúixuốnggiảvờtậptrungtháimiếngthịttrênthớt.Thậtra,anhcó

chútngượngngùngvềbộdạngcủamìnhsovớivẻnamtínhvàhấpdẫncủangườiđànôngđốidiệnkia.Sựxấuhổvìyếu thế trước tìnhđịch làmanhkhôngthểthẳngthắnnhìnvàongườiđóđược.

Phải,đóchínhlàngườiđãcướpđingườimàanhthầmyêubấylâunay.Anhghen,nhưngkhônghận,vìanhbiếtLinhxứngđángvớingườiđóhơnanh.

-Đirồi?–Cườngsửngsốthỏilại–Côấychotôiđịachỉcủaanh,nóilàsẽởnhờởnhàanhmà.

-Phải,nhưngđiđượcmấyhômrồi–Kiêncốgiữgiọnglạnhlùngđáp.-Anhbiếtcôấyđiđâukhông?KiênnghĩtớiLinh,nghĩtớinơimàcôđanglàmviệc,câutrảlờiđịnhnói

racuốicùnglạinuốttrởlại,anhlắcđầu:-Không.-Thậtsao?Haycôấyvềquê?-Khôngbiết.-Vậytôikhônglàmphiềnanhnữa.Nếucôấyquaylạiđâythìanhlàmơn

nhắndùm,cóngười tênCườngtới tìmcôấy,mongcôấyhãygọiđiện lạichotôi.

-Ừm...-Cảmơnanh!Cườngquayngườibướcđi.Kiênngẩngđầunhìntheodánganhtachotới

khi anh ta hoàn toànđimất.Khôngnói gì, anh lẳng lặngquay trở lại vớicôngviệccủamình.

~oOo~

Cườngvừaláixevừanhìnđiệnthoạiđểxemgiờ.AnhđãtìmLinhkhắpnơingaysaukhivềnước,nhưngcôđãbiếnmất,

hoàntoànbiếnmất.Anhkhôngbiếtcôởđâu,địachỉcuốicùngmàanhnghĩcóthểtìmđượccôchínhlàquánănởconphốnhỏấy.Anhbiếtngườithanh

niênbánquánkiacòncógìđógiấuanh,nhưnganhkhôngmuốngặnghỏi.NếungườinàykhôngphảingườirấtthânquencủaLinhthìcôđãkhôngởđâyvớihọmộtthờigian.Vàanhkhôngmuốnlàmnhữngngườithânquencủa cô có ác cảmvớimình.Anh tôn trọngcô, và anh tôn trọngcảnhữngngườiquencủacô.

Linhđangởđâu trongcái thànhphốmấy triệudânnày?Tại saocô lạimộtmựctrốntránhanh?Làtìnhcảmcủaanhkhôngrõrànghayvìanhđãkhôngtoàntâmtoànýyêucô?Cóphảilàdocôđãbiếtmụcđíchtiếpcậncôlúcbanđầucủaanh,vàgiờcôchạy trốnđiềuđó?Chẳng lẽsaubaonhiêungàythángquenanhnhưvậy,côlạikhônghiểuanhchútnàosao?Chẳnglẽcôkhôngbiết chính côđãđập tanmọi tính toán thựcdụng trướcđây củaanh?Chẳnglẽcôkhôngbiếtđượctừđầutớicuốilàanhrấtthậtlòngvớicô?Anhđãhoàn toàn từbỏýđịnh lợidụngcôđểđánhgụcmộtđối thủkháctronglàmăntừkhianhnhậnraanhrấtyêucô.

Cólẽtấtcảđềuđãquámuộn!Vìanhchưabaogiờnói,anhchưabaogiờgiảithích,ngaycảkhicônghe

đượcnhữngchuyệnmàHằngnóira,rằnganhđãcóvợchưacưới,rằnganhchỉlợidụngcô,coicônhưmộtquâncờđểhạgụcđốithủtronglàmăn.AnhđãrấtgiậnHằng,nhưnganhcòngiậnmìnhhơn,vìngaytừđầuđãkhôngnóithật.Hằngghen,cònLinhthìsao?Côcóghenhaykhông?Côbỏđivìbiếtanhđãcóvợchưacưới,hayvìbiếtchuyệnanhđãtínhtoánlợidụngcô?

Chotớitậnbâygiờ,hìnhnhưanhchưahềlợidụngcô.Mọithứđềumãichỉlàtínhtoán,vàmọitínhtoánđềusaitừkhitráitimanhlỗinhịptrướccô.

“Dùcóphảilụctungcảthànhphốnày,anhcũngphảitìmraem”,Cườngnắmchặttayvàovôlăng,miệnglẩmbẩm.

CHƯƠNG5NHỮNGCẬUCHỦKHÓCHIỀU

-Này,tôinóilàtôikhôngănhànhcơmà?Tạisaolạichohànhvàobátcủatôi?

Minhvừanhìnvàobátphởtrướcmặtđãcaumàyquáttháo.TừsauhômbịLinhxộcvàophòngkéodậy,sángnàokhiLinhgõcửathìMinhcũngđãthứcrồi.Hễkhôngchạmmặtthìthôi,cứchạmmặtlàlạigườmgườmnhìncôgiốngnhưmuốnăntươinuốtsốngcôvậy.

-Anhđừngquáttonhưthế.Cònkhôngănnhanhmàđihọcđi.Haibácdậy,nhìnthấyhaiconmắtnhưmắtgấutrúccủaanh,thếnàocũngnghingờlàđêmquaanhtrốnrangoàichơi.Haylàanhtrốnđithật?–Linhvừaquayvàovớirổrautrongbồnnướcvừathảnnhiênnói.

VớimộtanhchàngcôngtửnhưMinhthìcôthừasứcđốiphó.-Ainóivớicôlàđêmquatôitrốnđichơi?–Minhtrợnmắtcãilại.-Chẳnglẽđihọcnhóm?–Linhvẫnkhôngthèmquaylại,hỏibằnggiọng

lạnhtanh.-Điđua...–Minhvừanóirađượchaitừthìvộinuốtxuốngbụngnhững

chữsau,rồianhtrợnmắtquát–Từbaogiờngườilàmlạicótháiđộnhưthếvớichủhả?Côđangchấtvấntôiphảikhông?

-Anhbỏtiềnrathuêtôisao?–Linhquaylại,đitớibànănvàchốnghaitaylênbàn,cúinhìnMinhởđốidiện–Làtiềncủabốmẹanh.Tôidùchỉlàngườigiúpviệcnhưngsovớimộtcôngtửchỉănkhôngngồirồi,họchànhcũngkhôngrahồn,nửađêmmòđichơiđếnsángmớichịuvềnhưanhthìtôicòncógiágấpvạnlần.

MinhsửngsốtnhìnLinh,độtnhiênnhếchmiệngcười:-Từkhinàogancô lại to thếnhỉ?Tôinhớmấyngàyđầucôcònvâng

vâng dạ dạ ngoan ngoãn lắm cơmà?Bây giờ cô tính trèo lên cổ tôi phảikhông?Cógiỏicôcứđimáchmẹtôiđi,xemtôibịphạthaycôbịđuổiviệcvìcáitộitọcmạchchuyệnnhàchủ?

-Tôikhôngrảnhđiquantâmchuyệncủaanh,nhưngnếuanhcònkhôngănđi,haibácmàxuốngđây,tôikhôngcẩnthậnlỡmồmnóirachuyệngìđóthìphiềnlắmđấy–Linhđápvuvơ.

-Làmchotôibátkhác.Tôikhôngănhành–Minhchuyểnchủđề.-Khôngănthìthôi.Tôimớichỉgặpmấyđứatrẻconănphởmớikhông

ănhànhthôi.Hayanhcũnglàtrẻcon?-Cô... –Minh trợnmắt địnhquát nhưngnghe thấy tiếngbước chânđi

xuống cầu thang lại thôi, vội vàng cúi xuống ăn cho xong bữa sáng củamình.

-Thịt lợn hay thịt bò đây? –Vừamới quay vào với đám rau,Linh đãngheMinhhỏitiếp.

-Anhănmàkhôngbiếtà?-Thấygiốnggiốngthịtlợn,lạigiốnggiốngthịtbò.-Thếthìchắclàbòlailợn.-Cônghĩtôilàđồnguà?–Khôngthấycóngườiđivàobếp,biếtlàbố

mìnhđãđitậpthểdụcnênMinhlạibắtđầulêngiọnggâysự.-Làtựanhnóiracâuđóđấynhé,tôivốnchẳngcóýgì.-Cứchođâylàthịtbòđi.Tôimàbiếtcôchotôiănthịtlợnlàcôchếtvới

tôi–Minhlêngiọngvàcúiđầuxuốngăntiếp.“Anhmàbiếtnólàthịtlợnnấugiảbòthìaichếtvàotayaicũngchưabiết

được”–Linhthíchthúthầmnghĩ,haitayvẫnthoănthoắtnhặtnhữngcọngraunon.

Nói tới việc ăn uống của cậu chủ út này, bácHiền từng vô cùng ngánngẩm.MộtphầnvìcậutaănuốngquákhắtkhevàquáitínhnênlúcnàokhichếbiếnthứcănbácHiềncũngphảilàmhaithựcđơnkhácnhau.

Minhkhôngbịdịứngvớibấtkìmónănnào,nhưngcáinàoanhchàngkhôngthíchthìsẽkiênquyếtkhôngăn,giốngnhưnếuănvàothìsẽlănrachếtngayvậy.Minhkhôngănnhữngmóncóhành,dùmónănchỉcómột

cọnghành,anhcũngsẽkhôngbaogiờđộngtới.Minhkhôngănthịtlợn,chỉănthịtbòvàgà.Khôngaibiếttạisaoanhlạicótínhkénchọntrongănuốngnhưthế,bàNguyệtnuôiđứaconútnàyvấtvảhơnbađứalớnnhiều.

Minhănxongxôghếđứngdậy,xáchcặpđihọcluôn,chẳngbuồnnóivớiLinhthêmmộtcâunào.Lêntrườngsẽngủtiếp,đóchínhlàthờikhóabiểuhằngngàycủaMinh,ngàynàocũngnhưngàynào.

Thấmthoắt,đếnhômnayLinhởnhàôngbàPhươngcũngđãđượcmộttuần.Mộttuầnnàycôđãlàmquenhoàntoànvớilịchsinhhoạt,thóiquenănuốngcũngnhưcôngviệcởđây.Côngviệckhôngcógìnhiềunhặn,chỉcóMinhthỉnhthoảnglạitỏrakhóchịuvớicôvìnhữnglýdotrờiơi.

HômnaylàngàymàôngbàPhươngdựtínhmờigiađìnhngườibạntớiăncơm,cũnglàdịpđểĐạivàcongáinhàđógặpmặt.BàNguyệtquámongchờnênđãlênthựcđơntừtốihômtrướcđểsángnayLinhđichợsớm.

Biết nhữngngười khách sắp tới là nhữngngười bạnmàôngbà rất coitrọngnênsángsớmLinhđãtrởdậy,dọndẹpnhàcửa,đợitrờisánglàđichợ.Nămgiờ,trờivàothuhơiselạnh,sươngmùgiănggiăng.Khôngkhíẩmướttạocảmgiácvôcùngdễchịuvàkhoankhoái.Nhữngtánláướtđẫmsươngđêmrungrinhtronglàngiólànhlạnhcủabuổisớmmai.MùicâyláxộcvàomũikhiếnLinhkhôngkìmđượcvươnvai,hítđầylồngngựcmùihươngtươimớiấy.

Đidọclốidẫnracổng,côthíchthúngắmnhìnnhữngbúpthủytiênđangchờngàymớiđểnởbungra,nhữngchùmhoacẩmtúcầuướtátvàxinhđẹp.Mởtoangcổng,địnhbướcraphố,độtnhiêncôkhựnglạivìbêngốcbằnglăngcómộtngườiđangdựalưngvàothâncâymàngủ.

ĐólàMinh.TốinàoMinhcũngtrốnrangoàiđichơithìLinhbiếtquárõnênchẳng

baogiờđểtâm.TốiquaMinhđitừlúcôngbàPhươngchưađingủnênxeanhtacũngđểởnhà.LúcnàyMinhđangnửanằmnửangồi,đầutócrốibù,chântayduỗiramộtcáchvôcùngthoảimái.

Linh tiến lại gần, định layMinhdậy thì hơi caumàyvì ngửi thấymùirượunồngnặc.Côkhẽlay,Minhhoàntoànkhôngcóphảnứnggì.Côđặtmộttaylêntránanh,tránanhnóngrực.CôvộivàngnhấcmộtcánhtaycủaMinhlênđặtlênvaimìnhđịnhđưaanhvàonhà.

-Cô...côlàai?Côlàmgìvậy?–Minhmởmắt,lènhèhỏilại.-Anhđivàotrongngủđi.Anhốmrồiđấy–Linhhơigắt.Thânhìnhanhchàngđãtocaolạikhôngchịunhấcchânbướcđikhiếncô

lảođảo.Saukhibịcôkéolêđivàibướcthìanhtamớibắtđầucóchútphảnứng,chânnamđáchânchiêubướctheocô.

LinhkhôngdámđưaMinhvềphòng,sợsẽlàmôngbàPhươngthứcgiấcnênđànhđưaMinhvềphòngcủamình.ÔngPhươngvốnsốngtrongquânngũnênrấtthínhngủ,chỉmộttiếngđộngnhỏcũngđủlàmôngthứcgiấcrồi.Ôngmàbiếtcontraitrởvềnhàtrongbộdạngnàythìkhôngbiếtsẽphảnứngnhưthếnàonữa?

ĐặtMinhnằmxuốnggiường,Linhthởhổnhển.KéochănđắpchoMinh,côđirabếp.

Một lát saucôđivào, trên taycầmtheomộtcốcnướcchanhnóng.CôdựngMinhdậyrồicứthếbắtanhtauống.Minhvừauốngngụmđầutiênđãđẩyra,kêulên:

-Cáiquáigìmàchuathế?Khônguống.-Uốnghếtđi–Linhnghiêmgiọngnói, tiếptụcấncốcnướcchanhvào

miệngMinh,bắtanhtauốnghếtmộthơimớingừnglại.Côđặtanhnằmxuốngnệm,sauđódùngthìalấylátgừngbêntrongra,

đútvàomiệngMinh:-Ngậmđichođỡlạnh,tỉnhthìtựbòlênphòng.Tôiđichợ.Nói xongLinh cầm cốc nước ra ngoài.Chẳng biếtMinh có nghe thấy

nhữnggìcônóikhông,chỉbiếtsaukhiuốngxongcốcnướcchanhnóngthìanhnằmim,ngủlibì.

Linhđichợvề,ôngbàPhươngvẫnchưadậy,cònMinhthìvẫnngủtrongphòngcô.Côsơchếthứcăn,bỏvàotủlạnhrồisauđócầmchổiraquétsânnhà.MãikhicôquétxongsânthìmớithấyôngPhươngdậy,raphốthểdục.NgàynàoôngPhươngcũngđibộchừngbamươiphút,sauđómangvềmộttờbáoAnninhngồiđọctrongvườn,khinàobàNguyệtdậythìhaiôngbàcùngănsángvớinhau.Minhluôndậyvàăntrướcđểđihọcnênbìnhthườnghaiôngbàrấtítkhiănsángcùngcáccon.

KhibàNguyệtdậy thìLinhcũngnấubữa sángxong.Côgáigiúpviệcnàykhánhanhnhẹn,rấtthạoviệcnênbàNguyệtưngýlắm.Bàgiúpviệccũ

ngàytrướccũngphảimấthaituầnđểquenvớicáchsốngvàănuốngcủaôngbà, thếmàLinhchỉ cầnmột tuầnđã thành thạo lắm rồi.Côcònbiết cáchchọnmuanhữngthựcphẩmtươingonnhất,chưabaogiờtiêuquámộtđồngnàobàđưachođểđichợkhiếnbàNguyệtđôilúccũngphảithầmkhen,congáiquêđúnglàđảmđanghơnrấtnhiều.

Ănsángxong,tranhthủlúcthằngcháuchưadậy,bàhướngdẫnLinhnấumấymónđểđãikhách.BàcòntựtaylàmmónnộmhoachuốithịtgàmàĐạirất thíchăn.Làmxong,bàgọiđiệnchocon traiđểchắcchắn làconmìnhkhôngquênviệchômnay.Bà lo con trai sẽ lấy lý dođi công tác để trốntránhviệcnàynênhaihômnaybàđềugọiđiệnnhắcnhở.Khôngngờhômnay,bàvừagọiđiệnxongthìĐạicũngđãvềtớinhà.Anhcòncầmtheomộtbóhoalyslớn.BàNguyệtgiụcLinhlàmchoanhbátmìsauđólạitấttảđirađầuphốmuaítđồnữa.

LinhnấumìchoĐạixongthìquaysangcắmhoa.Nhìncôcắmhoaởmộtbànkháctrongbếp,Đạicườinói:

-Emkhéotayđấychứnhỉ?Nấuăncũnggiỏimàcắmhoacũngđẹp.-Anhquákhenemrồi?Nếulàởquêthìemkhôngbiếtmấycáinàyđâu,

làbácNguyệtchỉchoemđấyạ.-Lâurồianhmớiđượcănsángngonthếnày.Cólẽnênnăngvềnhàmột

chút–ĐạivừanóitớiđâythìthấyMinhbướcvàobếp.Minhvẫnmặcnguyênbộđồ jeansnhưkhi rangoài tốiqua, rõ ràng là

mớitừphòngLinhđira.Nhìncậuemútquầnáonhàunhĩ,đầutócrốibù,Đạingạcnhiênhỏi:

-Chúlàmgìmàmớisángsớmđãnhưchuiratừtổcúthế?Cứthếnàymàđịnhrangoàisao?

Minhkhôngđáplạilờianhtraimàđithẳngtớitủlạnh,lấyrachainướclạnhtuừngực.

-Đừngnóilàchúvừađiuốngrượuvềđấynhé?–Đạicaumàyhỏitiếp.Minhkhôngđáplại,uốnghếtnửachainướcrồiđirakhỏiphòngluôn.-Cáithằngnày,cànglớncànghư–Đạithởdàinóirồitiếptụcănbátmì

cònđangnónghổitrướcmặt.Linhđãcắmxongbìnhhoa,côkhẽmỉmcườinhìntácphẩmcủamìnhrồi

đemđặtlênbànăn,ngaytrướcmặtĐại.Đạingẩngđầunhìnbìnhhoa,anh

ngẩn ramột lúc, dường như nhớ tới điều gì đó.Vẫn im lặng, anh lại cúixuốngăntiếp.

Ănxong,anhvẫnkhôngrờikhỏibànmàđưamắtnhìnbìnhhoalys,haihàng lôngmày càng lúc càng nhíu chặt. Phong cách cắmhoa này, rất lâutrướcđâyđãquenthuộcvớianh.Anhđưamắtnhìncôgáiđanghíhoáyvớibátđũabênbồnrửa.Càngnhìnanhlạicànggiậtmình.Nhìntừsaulưng,côgáinàyvàngườikiathậtgiốngnhauquá!

“Cólẽchỉlàtrùnghợpthôi”.AnhnghĩvậyrồibìnhtâmđứngdậyđilênphòngcủaMinh.ThấyMinhtrùmchănngủ,anhhỏi:

-Đêmquachúlạiđiuốngrượuđúngkhông?-Đểemngủđi–Minhđápbằnggiọngmệtmỏi.-Ngàynàochúcũngđinhưvậyà?Bốmẹmàbiếtthìchútínhsao?Chú

phảibiếtmẹrấtkỳvọngvàochúđấy.-Embiếtrồi.Anhđirađi.-Thôiđượcrồi,ngủđi,chừngnàotỉnhthìanhemmìnhnóichuyện–Đại

thởdài,điracửa.-Mà...–ĐộtnhiênMinhtungchănquamộtbên,lêntiếng,giọngcóvẻ

ngậpngừng.-Sao?–Đạiquaylại,cảmthấylạvớitháiđộcủaemtraimình.-Anhkhoáicôtaà?-Ai?-Conbégiúpviệcấy.Đạingẩnramộtlúc,sauđóanhcườiphálên:-Saochú lạihỏi câuđó?Chúbiết tínhanhmà, cứ thấygái là tán tỉnh

trướcđã,cóđổhaykhôngthìtínhsau.Haha.-Nhưngcũngkhôngnêntùytiệnbạaicũngtántỉnhthếchứ?–Minhcau

mày.-Khôngphảibạaicũngtántỉnhđâu–Đạiliếcmắtnhìnemtraiđầythâm

ý–Hơnnữa,phảilàngườiđặcbiệtanhmớitántỉnhchứ.Côgáinàycũnglàmộtdạngđặcbiệt.Thôi,ngủđi,tỉnhthìxuốngnhà,đicàphêvớianh.

Đạiđirồi,Minhvùiđầuvàochăntínhngủtiếp.“Đặcbiệtsao?”,anhtựnhủvàdầndầnthiếpđi.

~oOo~

Hômnay làmộtngàyđặcbiệtvàLinhkhôngphảivàobếp.CôgáimàôngbàPhươngnhắmchoĐạicóvẻrấtđảmđang, tháovátnênvừatớiđãchạyxuốngbếpngay.Haiông thônggia tương laivừagặpnhauđãmangngaybàncờravườnngồiđánh,cònhaibàthìngồiởghếnóichuyệnphiếm,thỉnhthoảngcònphálêncườirấtvuivẻ.LinhchỉcóviệcquanhquẩntrongbếpđểHuyềnsaivặt.Lúcthìnhặtmớrauthơm,lúcthìbóccủhành,củtỏi,lúcthìrửanồi,rửarau,...Huyềncũngniềmnởhỏichuyệncô.CâunàoLinhcũngtrảlờihết.

CuốicùngchỉcóĐạigiốngnhưngườithừa,chẳngcóviệcgìlàm,đànhchơivớicuTin.Anhkhôngphảnđốiviệcmaimốicủabốmẹ,nhưngcũngchẳngmặnmàlắmvớiviệcnày.SaukhiHuyềnđến,haingườicógặpnhau,chàohỏiqualoamấycâu,rồicuốicùngchẳngcòngìđểhỏinênkhôngainóigìvớinhaunữa.Đạicảmthấycóchútkhôngtựnhiên.Đâylàcôgáimàbốmẹanhgiớithiệu,lạilàconcủabạnthâncủabốmẹ,nênanhbiếtmìnhkhôngthểcótháiđộquásuồngsãnhưvớinhữngcôgáimàanhquenngoàixãhội.

LầnthứbakhiĐạibướcvàobếpthìHuyềnđanggóinemđểrán.ĐạivừabướcvàothìbàNguyệtcũngvàotheo.BànóivớiLinh:

-Linh,cháubếemlênphònggọianhMinhchuẩnbịxuốngăntrưanhé!-Dạ-LinhngẩnrarồisauđóhiểurằngbàmuốnđểĐạivàHuyềncóthời

giangầngũilàmquenthìvộirửatay,đónlấycuTintừtronglòngĐại.ĐạibấtđắcdĩcườikhổkhiđưathằngcháuchocôrồiđitớicạnhHuyền:-Đểanhlàmvớiemchonhanh.-Chết...emkhôngdámmúarìuquamắt thợđâu.Emnghebácgáinói

anhnấuănkhéolắm.-Đâucóđâu...Mặcdùlàmởnhàhàngthậtnhưnganhchỉbiếtănthôi,

nấuthìanhchịu.Anhgóinemmàemkhôngchêlàđượcrồi–Đạicườicười.BàNguyệtgậtđầuđầyhàilòngrồiđirangoài.ThảcuTinởcửaphòngMinhchonó tựchạyvào,Linhđằnghắng lên

tiếngtừbênngoài:-Bácgọianhxuốngchuẩnbịăntrưa.Khôngcótiếngđáplại,lạinghetiếngcuTingọingọngnghịu:-CậuMinh...CậuMinh...

Côđẩy hẳn cửa bước vào, căn phòng tối om có chút lạnh lẽo đến rợnngười.Trêngiường,Minhđãcuộntrongchănthànhmộtđống.Linhtiếnđếncửasổkéorèmchoánhsángùavào.Cănphòngtheođósángbừnglên.LinhquayranhìncuTinvẫnđangcốkéotấmchăntrùmkínngườiôngcậunóranhưmộttròchơivôcùngthíchthú.Côkhôngcóýđịnhgiúpnó,cólẽsựcốlầntrướcđãnhắcnhởcôtốtnhấtnênđểchoanhchàngkiatựchuirakhỏichăn.

-CậuMinh,dậychơivớicháu.Minhvẫnkhôngcóphảnứnggì.CuTinđãkéođượccáichăn,đểlộra

gươngmặtcủaanh.Minhthậmchívẫnchưataybộquầnáosángnay.Linhlấylàmlạ,tiếnlạigần,thấyhơithởcủaMinhnóngrực,cảngườihầmhậpsốt.Côđặtbàntaylêntránanhvàlậptứcrụtngaylại.TránMinhnhưmộtcáilòthanvậy.

-Tin,cháuxuốngđi,đểchocậungủ.Cậubịốmrồi–Cônhẹnhàngnhắcnhởrồibếnórakhỏigiường.

-Cậuốmàcô?–ThằngbékhoanhhaicánhtaynhỏcủamìnhlêngiườngrồinhìnvềphíaMinhđầytòmò–Cậuốmlàphảiuốngthuốccônhỉ?

-Ừ...Cậuốmrồi,phảiđểchocậungủnữa–LinhgậtđầusauđólấykhănướtchườmlêntránMinh.

LúcLinhđangmảichườmkhănlạnhchoMinhthìcuTinđãchạyxuốngnhà,báochobàngoạinótinnónghổinày.BàNguyệtvàĐạivộichạylên.Khicảhaibướcvào,Linhđứngdậynói:

-Anhấysốtcaolắmbácạ!-Sao tối qua cònkhỏemạnh thếmà tự nhiên lại lăn ra ốmvậy? –Bà

Nguyệtlolắngngồixuốnggiường,đặttayáplênmácontrairồikêulên–Sao lại sốt cao thế này? Đại, con xem có phải đưa em nó đi bệnh việnkhông?

-Khôngsaođâumẹ-Đạilắcđầu–Thanhniêntraitrángmớiốmchút,làmsaomàphảicuốnglênnhưthế.ChútnữabảoLinhnấuchonóbátcháo,rồiuốngthuốchạsốtxemsaođã.Nhàmìnhđangcókháchmà,cũngphảiănchoxongbữachứ.

-Ừ...Linh,cháuchạynhanhrachợmuamớtíatôvềnấuchoanhMinhbátcháonhé!CuTincứđểbáctrông.Nhàcũnghếtthuốchạsốtrồi,cháu

mualuônchobácmộtvỉ-BàNguyệtquaysangcôdặndò.-Ởgầnđâykhôngcóhiệuthuốcđâu,đểconđưaLinhđicholẹ.Đạpxe

đạpbaogiờmớivềtớinhà–Đạiđềnghị.

~oOo~

Vừaláixe,ĐạivừaquaysanghỏiLinh:-Embiếtchuyệnnửađêmemtraianhvẫntrốnrangoàiđúngkhông?-Dạ,thỉnhthoảngạ!Linhcũngchỉbiếtđápnhưvậy.Côbiếttrongvaitròngườigiúpviệcthì

tốt nhất bản thân không nên quá nhiều chuyện.Đối với việc của gia đìnhchủ,thàcứcoinhưkhôngbiếtcònhơn.

Đạivẫnnhìnthẳngvềphíatrước,nóitiếp:-Khônghiểutạisaoanhlạicóthằngemtráitínhtráinếtnhưthế.Bốmẹ

anhcũngđâucóquánuôngchiềunóđâu,cònluôntựhàonólàđứangoanngoãn,biếtnghelờinhất trongbaanhem.Nếuhaiôngbàmàbiếtnónhưthế,khôngbiếtsẽthấtvọngthếnào?

-Nhưngcứđểanhấynhưthếthìkhôngtốt.Rangoàivàobanđêm,lạiuốngrượu,đánhnhau,chắchẳnlàgiaoduvớiđámbạnxấu.Nếuanhấycứsống như thế, không chừng còn có ngày sa vào lao lý - Linh chépmiệngquayraphíacửaxe.

-Ừ-Đạigậtđầu–Anhcũnglựalờinóivớinónhiềulầnrồimàkhôngănthua.Chắcnóchỉsợmỗibốanh?

-Emthấybáctraicũnghiềnđấychứ?-Hiền sao?Bốanhkhônghiền lắmđâu.Hồianhcònởnhà, anhmười

tám,thằngLâmmườilăm,sángsớmmùađôngrétcămcăm,vậymàbốanhvẫnquyếttâmlùahaithằngcontraidậy,đáracửa,bắtraHồTâychạybộ.Nghĩlạimàgiờanhvẫncònthấyrétrun.BuổisángmùađôngởHồTâymùmịtsương,chạyxongcảngườihaiđứanóngrực,quầnáothìướtđẫm.Sauđó,nếukhôngphải tại thằngLâmbịốmdoviêmphổi thìcònlâubọnanhmớiđượctha.Lầnấymẹanhgiậnbốanhtớicảthángliền–Đạicườivuivẻkhichợtnhớlạinhữngkỷniệmcũ.

KhôngngheLinhnóigì,anhquaysangnhìn,chỉthấycôđangchốngtaylêncửaxehướngmắtrabênngoàiđườngphố.Khuônmặtnhìnnghiêngcủa

cô khiến Đại ngây người, lại có chút sửng sốt. Nhìn từ góc độ này, mọikhuyếtđiểmtrêngươngmặtcôbịchekhuấthoàn toàn,vàĐạichỉcómộtsuynghĩduynhất...

Đẹplạ!Đạithườngđánhgiásắcđẹpcủamộtcôgáingaytừlầnđầutiêngặpmặt,

thóiquenđóđãgầnnhưtrởthànhbảnnăngcủaanh,vàanhcóthểbuônglờitántỉnhhọngay,dùtrongthâmtâmkhônghềxuấthiệnýđịnhđó.LầnđầutrôngthấyLinh,anhhoàntoànkhôngđánhgiácaovẻbềngoàicủacô.Linhkhôngxấu,nhưngcũngkhôngphảikiểungườigặpmộtlầnlàcóấntượngngay.Côrấtdễbị lãngquên trong trínhớngườikhác,đặcbiệt làvớimộtgiámđốcphonglưuvàcuốnhútnhưĐại.

Anhchúýtớicô,chỉvìngaytừlầngặpđầutiên,côđãchoanhmộtcảmgiácmạnhmẽrằngcôcóthểtrởthànhmộtđầubếpgiỏi.

Đại có thể trở thànhmộtôngchủ lớn trongngànhkinhdoanhănuốngkhôngphải bởi vì anhgiỏi nấu ănhay trong tay anh cónhiềuđầubếp cótiếng,màchínhbởivìanhcóthểpháthiệnranhữngngườicótiềmnăngtrởthành đầu bếp giỏi.Ngay từ lần đầu tiên ănmón doNhật Lệ làm anh đãquyếttâmdùngmọicáchđểđưacôvềnhàhàngcủamình.Khiấy,khôngítđầubếpcótiếngtìmtớianh,cònNhậtLệmớichỉlàmộtcônấubếpvừacóchútthànhtựu.Anhrấttựtinvàocảmgiáccủamình.Mộtngườiđầubếpcókhảnăngchinhphụcanh, thì chắcchắnsẽcókhảnăngchinhphụccả thếgiớidùhiệntạichỉlàmộtngườivôdanh.

Từtrướctớigiờ,chỉcóNhậtLệmớiđượcanhđánhgiácao,khôngngờtớingàyhômnaylạixuấthiệnthêmmộtcôgáinữacũngchoanhcảmgiácđó.Linhcóthểtrởthànhmộtđầubếpxuấtsắc,thậmchíkhônghềthuaNhậtLệ.

CólẽcuốicùnganhcũngđãtìmđượcsựthaythếhoànhảochovịtrímàNhậtLệđãbỏlại?

Đạivẫnluônđinhninhtrongđầunhưthế,ngoàichuyệnđóra,anhchưatừngđánhgiácaocôgáinàyởmộtphươngdiệnnàokhác.Mộtphầnvìcôkhôngnổibật,mộtphầnvìđâycũngchỉlàlầnthứhaihaingườigặpnhau.Nhưnglúcnàyđây,nhìnkhuônmặtnghiêngnghiêngcủaLinh,anhlạithấycôthậtsựrấtđẹp,rấtcuốnhút.

Tớichợ,Linhxuốngxe,chạyvàomuađồ,cònĐạithìngồitrênxechờ.Châmmộtđiếuthuốc,anhchậmrãinhảkhói,đầudựahẳnvàoghếsuynghĩ.ĐếnkhiLinhtrởrathìđiếuthuốccũngvừatàn.Anhvùiđầulọcvàogạttànrồichoxechạyđi.Đangđịnh tiếp tụccâuchuyệnbỏdở thìđiện thoạiđổchuông.

MinhThưđanggọi.MinhThư làmột trong những cô bạn gái hiện tại củaĐại.Nói làmột

trongvìĐạikhôngchỉquenmìnhcô, thậmchíanhcũngkhônggiấugiếmchuyện đó. Chấp nhận quen anh tức là phải chấp nhậnmộtmối quan hệkhông tình yêu, mà đã không tình yêu thì làm gì có cơ sở để mà ghen.Nhữngcôgáiquanhanhđềuchấpnhậnđiềuđó,dùkhôngưanhaunhưngcũngkhôngcólýdogìđểghentuôngumsùmcả.

ĐạigặpThư lầnđầu tiênở sân chơi tennis.Nàngcao ráo, khỏemạnh,trànđầysứcsốngtrongmộtbộđồthểthaomàuvàngchanhrấtnổibật.Hômấynàngđicùngmấycôbạn,mộttrongnhữngcôbạnđóđãtừnglàbạngáicủaanh.Anhquennàngtừđó.

MinhThưlàmộtnhàthiếtkếthờitrang,tiểuthưcủamộtđạigiabấtđộngsản.TrongkhibaonhiêuanhchàngđỏmắtvìcáigiatàiđóthìĐạilạihoàntoàndửngdưng,điềuấycànglàmThưkhôngthểrờibỏanh,càngyêuanhnàngcàngchạy theoanhmộtcáchmùquáng.Anhgặpnàngmột tuầnhailần,cùngnàngchơitennis,sauđóđưanàngđiănrồitìmmộtnơilãngmạnnàođóđểnghỉ lại.Nàngcũngcóvàibạn traikhácnữasaymêvà tôn thờnàngnhưnữthần,thếmànàngvẫnkhôngthểtừbỏđượcthóiquenchạyđitìmanh.Dườngnhưchỉcóanhmớilàmnàngcảmthấykhôngbuồnchán.

CôbạngáithứhaicủaĐạilàNgân–mộtcônàngcátínhvànăngđộng,đanglàmngaytạitrườngđạihọccũcủaanh.Anhquennàngtronglầnvềdựlễkỉniệmthànhlậptrườngcáchđâyhainăm,khiấynàngđanglàchủtịchhộisinhviênvàhọcnămcuối,cònanhtrởvềtrườngvớivaitròlàcựuchủtịchhộisinhviên.Bạnanh–đồngthờilàgiảngviêncủatrườngđãgiớithiệuhai người với nhau.Ngân là người quen anh lâunhất trongba côbạngáihiện tại, cũng là người luônmuốnkiểm soát anh,muốn trói buộc trái timanh,thếnêngầnđâyanhkhôngcònthườngxuyênliênlạcvớinàngnữa.Đôikhichợtnhớra,anhsẽgọichonàng,đưanàngđidulịchđâyđó,vốnlàsở

thíchchungcủahaingười.Ngoàira,anhcònquenmộtvàicônàngnữa,đủcácnghềnghiệp,đủcác

sởthích,nhưngaicũngđẹpvàcóvàiđiềuđặcbiệt,đủđểanhấntượngvàtheođuổihọmộtthờigian.

-Gìthế,honey?–Đạibắtmáysaukhiđểđiệnthoạikêuchánchê,giốngnhưanhđangrấtbậnrộnvậy.

-Anhơiemchánquá!Emquachỗanhnhé?-Anhkhôngởnhàhàngđâu.Hômnayanhvềnhà.-Ủa,tuầntrướcemgọianhcũngnóilàvềthămbốmẹmà?Hayđangđi

chơivớicônàophảikhông?-Cưngnghĩanhrảnhrỗinhưemsao?–Đạicười–Hômnaynhàanhcó

chútviệc.-Thếchiềuemquanhé?-Đám chim chóc hót bên tai em suốt ngày đâu rồi? Chán thì bắt tạm

mangđichơiđi.-Vặtlôngnướnghếtrồi.-Haha...Ok...Vậychiềuanhquađónem!Vậynhé!Đạinói rồi cúpmáy luôn, cũngchẳngnghexemThưcóýkiếngì nữa

không?Quaysang,thấyLinhđangnhìnmình,anhmỉmcười:-Côbạnrủđiăn.Rồinhưsựcnhớra,anhmởmộtngănnhỏ,lấytừtrongđórahaitấmvé

rồiđưachoLinh.-Cáigìthếạ?–Linhcầmlấy,ngạcnhiênhỏi.-Phiếuhọcnấuăncùngvớiđầubếpcủabọnanh.-Đưachoemlàmgìạ?–Linhvẫnkhônghiểuý,hỏitiếp.-Nhàhàngcủaanhđangcóchươngtrìnhdạynấuănmiễnphíchokhách

hàng.Emnên tới thửxem sao.Mỗi tấmnàydùngmột lần thôi đấy.Cuốituầnanhsẽnóivớimẹđểemđitớiđó.Cũngchỉcónửangàythôimà.Cơhộiđượcđầubếpcủanhàhàngnămsaochỉdạykhôngphảilúcnàocũngcóđâu.Mỗinămbọnanhchỉtổchứcvàovàidịpđặcbiệt.

-Thếạ?–Linhkhẽhỏilại,cúixuốngmânmêhaicáivémời,cũngkhôngbiếtnghĩgìtrongđầumàtừlúcđótớikhivềđếnnhà,côcóvẻtrầmtưghêgớm.

CHƯƠNG6BẠNCŨ

Bữacơmgặpmặtgiữahaigiađìnhcuốicùngcũngkết thúc.TrướckhitiễncảnhàHuyềnravề,Đạicũngxinđượcsốcủacôgáixinhđẹpấy.GiađìnhcôcóvẻhoàntoànưngývềĐại,vàbảnthânHuyềncũngkhôngthoátkhỏisứchấpdẫnrấtđànôngcủaanh.Côcườirấttươikhianhhứahẹnsẽgọichocôvàotuầntới.

Khimọingườiđềurờiđihết,ĐạinhờLinhphachomìnhmộttáchcàphêrồirangoàivườnngồihútthuốc.

HúthếtnửađiếuthuốcthìLinhmangcàphêrachoanh.-Emthấybữaănhômnaythếnào?–Đạihỏi.-Haibáckhenrấtngon,cóvẻrấtưngchịHuyền.Đạibậtcười:-Anhđanghỏiemcơmà,cònkhẩuvịcủabốmẹanhđơngiảnlắm.-Emcũng thấyngon–Linh chần chừmột chút rồi đáp–Chỉ cómón

nem,nướcchấmchưađạtlắm.ThấyĐạinhìnmìnhmỉmcười,côngạcnhiênhỏilại:-Saoanhlạicườiạ?-À,tựnhiênanhnhớtớimộtngười.Ngườinày,trongmộtcuộcthinấu

ănlớnởViệtNam,đãcómộtbàithuyếttrìnhhùnghồnvềnướcmắmViệtNam.Cũngnhờcóbàithuyếttrìnhđómàmónăncủacôấyđạtgiảiđặcbiệt,thậmchícònđượccấphọcbổngduhọcnữa.

-Ồ,thếạ?-Cólẽemcũngbiếthọđấy.

-EmgáichịNhậtLệ?–Linhngạcnhiên.-Ừ.AnhcũngchỉnghenóivìkhiđóanhđangđicôngtácởmiềnNam,

nhưngnókhiếnchonhiềungườicómộtcáinhìnkhácvềẩmthựcViệtNam,đặcbiệtlànướcchấmănkèm.Mónnemhômnaythựcsựchưađạtchínhvìnướcchấmphachưaphùhợp.

-Dạ...thôi,anhuốngcàphêđi,emphảivàodọnbếpđây.ĐạigậtđầurồinhìntheobóngLinhkhuấtdầnsauđámcâycảnh,gương

mặtanhtừtươicườichuyểnsangvẻtrầmngâm,haihànglôngmàyhơichaulại.

CũngđãmộtnămrưỡikểtừkhiNhậtLệđộtngộtbiếnmất,biếnmấtmộtcáchkhóhiểu, giốngnhư côđãhoàn toàn tanbiếnvậy.Trướckhi anhđicôngtác,côcònvuivẻhứarằngsaukhianhtrởvềsẽnấuchoanhmónvịtomsấumàanh thíchnhất.Vậymà lúcanhvề,côđãđi,vộivàng tớimứcTuyết–conchómàcôyêuquýnhấtcũngkhôngmangtheo.Hơnmộtnămtrời,anhdùngmọicáchđểtìmcônhưnghoàntoànvôích.Thậmchíanhđãbímậtdòhỏitậnnơicôemgáicủacôđangsinhsốngởnướcngoàinhưngcũngkhôngcótintứcgì.Cônóivớibốanhrằngcôđichữabệnh,anhbiếtđóchỉlàlờinóidối.Côsẽkhôngvộivãrờiđinếuchỉlàvấnđềbệnhtật.

Rốtcuộclàcôđãđiđâu?Vàtạisaolạiđinhanhnhưthế,mộtlờichàodùchỉquagiấycũngkhôngđểlạichoanh?

SựrađicủaNhậtLệkhôngchỉkhiếnchonhàhàngcủaanhmộtphentánloạn,màchínhanhcũngkhôngdễdàngtiếpnhậnsựthậtđótrongmộtthờigiandài.Côkhôngchỉđơnthuầnlànhânviêncủaanh,màcònnhiềuhơnthế.Côkhôngtiếpnhậntìnhcảmcủaanh,nhưngcô luônlo lắngvàchămsócanhnhưmộtcôvợtrẻ.Haingườicònlàhàngxómnêncôthườngxuyênnấucơmchoanhăncùng.Khianhđicôngtácxa,côsangdọnnhàchoanh.NhữngcôbạngáicủaĐạikhiấycòntưởnganhsẽcướiNhậtLệnênlúcnàocũngghentuôngramặt, thậmchícòntìmmọicáchtáchhaingườirakhỏinhau.NhậtLệđốivớinhữngtròtrẻconđóchỉcười,đơngiảnvìcôkhôngyêuanh.Côkhônghàohứnggianhậpvàocuộc tranhgiànhngớngẩnđó.Haingườiluônduytrìvớinhaumộtkhoảngcáchrấtgần,nhưngcũngđủxađểĐạikhôngbaogiờchạmtớitráitimcôđược.

VậymàNhậtLệcứthếrađi,mộtcáchlặnglẽ,giốngnhưcôchưabaogiờ

xuấthiệntrongcuộcđờinày,chưabaogiờxuấthiệntrướcmắtanh.ChuôngđiệnthoạireovangkéoĐạitừtrongsuytưvềvớithựctại.Một

sốđiệnthoạiđẹpvàlạ.-Helloôngbạn!–Mộtgiọngnamvanglênvuivẻởđầubênkia.-Xinlỗi,aivậy?–Anhnhíumàytrướcgiọngnóicóphầnxalạnày.-A...Chắcđi lâuquárồinênôngquênmất tôiphảikhông?Chiếnhữu

mộtthờiđâymà.-Hả?–Đại sửngsốtngồi thẳngdậy,mộtkhuônmặtđiển traihiện lên

trongđầu–Cườngà?-Thếôngnghĩlàai?-Saonghenóiôngcướivợ,địnhcưbênkialuônrồimà?Vềbaogiờthế?

–Đạitươicườihỏilại.-Vợnào?LấyvợTâylàmsaomàchịunổi,vềlấyvợViệtNamcholành

ôngạ!Mámìgọivềliêntục,khôngvềkhôngđược.-Haha...Vậylàđốithủmộtthờicủatôiđãtrởlại.Ôngrảnhkhông,làm

vàichénmừnghộingộchứnhỉ?–Đạiđềnghị.-Mộtchútthôihả,thếthìkhôngđiđâu.-Vậynhưcũ,aisaytrướcngườiđótrảtiền.-Thếcònngheđược–Cườngcười–VậyhẹnôngởquánbàNămđối

diệncổngtrườngmìnhnhé!-Ok.Tôicũngthíchbiaởquánđó.Nóichuyệnmộthồi,Đạiđặtđiệnthoạixuốngbàn,cũngkhôngcóýđịnh

đứngdậyngaymàtiếptụcbìnhthảnuốngcàphê.SựtrởvềcủaCườnglàmanhcóchútsuytư.

Cườnglàbạnhọccũ,chiếnhữu,đồngthờicũnglàđốithủcạnhtranhcủaanhtrongcảhọctậpcũngnhưlàmănsaunày.

CườngvàĐạibắtđầuhọccùngnhaukhivàocấphai.NếunhưĐạilàconnhà lính thìCườnglại làconcủamộtôngchủgiàucó.NếunhưngàynàoĐạicũngcùngbạnbèđạpxetớitrườngthìCườngcóôtôđưađónhẳnhoi.Nếunhưvừaratrường,Đạiđãphảilokiếmsống,đilêntừhaibàntaytrắngthìCường lại chẳngphải bận tâmnhiềunhữngđiềuđó, có thểhiểnnhiênngồivàoghếgiámđốccủamộtcôngtycontrongtậpđoàncủagiađìnhmàkhôngsợaidịnghịgì.Mặcdùhaingườicóhoàncảnhgiađìnhtươngđối

khácnhaunhưngĐạivàCườngđãchơivớinhausuốtnhữngnămthángđihọcchotớitậnkhiCườngranướcngoàihồibốnnămvềtrước.

Bốnnămđãquađi.Saubốnnăm,Đạitrởthànhmộtôngchủtrẻthựcsự,anhkhôngbiếtCườngđãtiếnxatớiđâurồi?ĐạichưabaogiờnhìnCườngnhưmộtgãcôngtửsốngnhờvàotàisảncủabốmẹ.Anhđánhgiácaokhảnăngkinhdoanh,sựnhạybénvàkhốióc tuyệthảocủaCườngmàanhđãbiếtrõtrongnhữngngàyhaingườicùngbắttaykinhdoanhthờicấpbavàkhivàođạihọc.Mặcdùkhiratrường,Đạiquyếtđịnhtáchra,lĩnhvựcanhchọncũnggầnnhưđốiđầuvớigiađìnhCường,thếnhưnghaingườivẫnduytrìmốiquanhệnửabạn,nửađốithủ,ngấmngầmkìmhãmlẫnnhau.

Trongtâmtrícủanhiềuhọcsinhcùngthờivớihaingườithìấntượngvềcặpkìphùngđịchthủnàyrấtsâuđậm.Họnổi tiếngtừ thànhtíchhọctập,cáchoạtđộngthểthaotớinhữngtròquậyphá,nghịchngợmkhônggiốngaicủamình.

Bốnnămtrước,Cườngđộtngộttuyênbốranướcngoàilàmăn.AnhcónghenóilàCườngcómởmộtnhàhàngViệtởCalifornia.KhôngngờngàyhômnayCườnglạiđộtnhiêntrởvề.

Đạidúiđiếu thuốcđãcháyhếtvàohộpgạt tànvàđứngdậy.Trênbàn,cốccàphêđãtanhếtđá,lõngbõngnước.

CHƯƠNG7CUỘCGẶPGỠỞCỬAHÀNGSÁCH

MộttrongnhữngsởthíchlớnnhấtcủaĐạilàđọcsách.Cứmỗitháng,dùbậntớiđâu,anhcũngdànhramộtbuổichiềuđểđimua

sách.ĐôikhianhhaylangthangởđườngLáng–nơivẫncònvàihiệusáchcũ.Ởđây,thỉnhthoảnganhvẫntìmđượcvàicuốnsáchthúvịmànhữngcửahàngsáchmớikhôngbaogiờcó.

Đảomắtmộtlượtquanhữngđầusáchmớicủatháng,Đạikhẽnhúnvaichánngánkhithấytoàncáctiểuthuyếttìnhcảm,Tacũngcó,Tâycũngcó.Bảnthânanhvốnkhôngcóhứngvớinhữngloạisáchnày.

Saukhinhìnlướtquamột lượt,Đạidừnglạiởmộtcuốnsáchmỏngcótựađề:“Nhữngnẻođườngdài”,bêndướicòncómộtdòngchữnhỏnghiêngnghiêng:“QuêhươngViệtNamdướicáinhìncủamộtcônàngthíchđidulịchbụi!”.Đạicầmcuốnsáchlên,xemquanhữnglờinhậnxétcủađộcgiả,người biên tập và giới thiệu tác giả.Ngay những trang đầu tiên của cuốnsáchcóđăngnhữngbứcảnhchụpphongcảnhkháđẹp,nhìncóvẻnghiệpdưvàngẫuhứngnhưngngườichụplạibiếtcáchlấygócnênrấtcóhồn.

Đại đọcmột hồi, không thể không bật cười vì giọng văn non nớt, ngônghêcủatácgiả.Anhlắclắcđầu,địnhgậpcuốnsáchlạithìđộtnhiênmộtgiọngnóitrongveovanglênbêntai:

-Anhgìơi!Đạiquaysang,chỉthấymộtcônhócmặtmũidễthươngđangnhìnmình,

haychínhxáchơnlànhìnchằmchằmvàocuốnsáchtrêntaymình.-Côgọitôià?–Đạigiảbộquayđầunhìnquanhquẩn.

-Khôngcầnnhìnđâu,tôigọichínhanhđó–Côgáinhắclại,giọngSàiGònkhôngtrậtđiđâuđược.

-Tôicóquencôsao?-À,làtôiđangcầngấpcuốnsáchtrêntayanh.Anhcóthểnhườnglạinó

chotôiđượckhông?–Côgáilậptứcxuốnggiọngvẻnănnỉ.-Sao?Cuốnsáchnàyà?–Đạichìacuốnsáchratrướcmặt,côgáiđịnh

cầmlấythìanhrụttaylại–Khôngđượcđâu,tôithíchcuốnsáchnày,khôngnhườngchocôđược.Côquahàngkháckiếmđi.

-Đâylàcuốncuốicùngrồi,tôiđãtìmmọinơinhưngđềuhếtsách–Côgáinhănnhónhưmuốnkhóc.

-Thếthìtôicàngkhôngnhườngchocôđược–Đạikiênquyếttừchối.-Tôinănnỉanhđó.Tôisẽtrảthêmtiềnchoanh,đượckhông?-Tôikhôngcầntiền.Tôicórấtnhiềutiền.nguyềnrủagãđànôngtrôngtrẻđẹp,lịchlãmvậymàtínhnhưtrẻcon.-Tôiphảilàmsaođểanhcóthểnhườngnóchotôiđây?–Côgáilạihỏi,

dườngnhưnếukhôngcóđượccuốnsáchthìcôsẽkhôngbỏcuộcvậy.-Khôngcócáchnàođâu.Côrasiêuthịsáchmàmuađi.Chẳnglẽcuốn

sáchnày làhànghiếm, tớinỗicảHàNộinàykhôngmuađượcởđâunữasao?

-Bâygiờ rađó thìkhôngkịp.Hayanhnhườngcho tôi rồi anhquađómuađi.

-Khôngđược,tốnxăng,tốntiềngửixe.-Này,anhcóphảiđànôngkhôngthế?–Côgáitứctốihỏi.Cuộctranhcãicủahaingườiđãlàmvàingườixungquanhchúý.-Tấtnhiên,cônghingờthìcóthểthử?–Đạicườixấuxa.-Đồbiếnthái.-Tùycô.Tôirấtbậnrộn, thờigianvớitôi làvànglàbạc, tôikhôngdư

thờigianđôicovớicôđâu–Đạinhúnvaiquayđi.-Anh...–Côgáidậmchânvẻbất lực–Bạntôisắp lênmáybayđidu

học.Nếutôichạyquacửahàngsáchkhác,chỉsợsẽkhôngkịptặngsáchchonó.MàtôimớitừSàiGònra,đâurànhđườngHàNộiđâu.

-À...–Đạigậtđầuravẻ thôngcảm–Nhườngchocôcũngđược thôi,nhưngtôicòncóđiềukiện.

-Anhnóiđi...-Lúckhácmuatrảchotôimộtcuốn,sauđómờitôiđiuốngcàphênữa.-Khôngthànhvấnđề.Anhnóirangaytừđầucóphảiđỡtốnthờigian

củatôikhông–Côgáivuivẻđồngý–Đưasốđiệnthoạicủaanhđây,lúcnàomuađượcsáchtôisẽgọichoanh.

-Tốt–Đạinhoẻnmiệngcười,sauđólấydanhthiếpkẹpvàotrongcuốnsáchrồiđưacảchocôgái.

Côgáicầmlấycuốnsách,vộivàngđiraquầytínhtiềnrồibắtmộtchiếctaxiđiluôn.Đạinhìntheo,nởmộtnụcườiđầyhứngthú,sauđóanhcũngrờikhỏicửahàngsách.Anhchẳngcònhứngthúđểýtớinhữngcuốnsáchkhácnữa.Đạivềtớinhàthìtrờiđãtối.Khianhmởcửa,mộtbóngtrắngtolớn lập tứcchồmtới, thè lưỡi liếmlêncổĐại.MànchàohỏinàymớiđầucònlàmĐạikhiếpsợ,nhưngrồianhcũngquen.

-Xinlỗimày,taovềhơimuộn.Tắcđường–Đạivòbộlôngtrắngmuốtcủaconchócaolớn,sauđóanhtiếntớighếsôphavàngồiphịchxuốngmộtcáchmệtmỏi.

Tuyếtnghiêngđầunhìn,sauđónónhảyphốclênghế,gốiđầulênđùianhmộtcáchngoanngoãn.

Con chó ngao Tạng này thuộc giống ngao tuyết có bộ lông toàn thântrắngtinh.NóởvớiĐạiđãđượchơnmộtnăm,bắtđầutừkhichủcũcủanólàNhậtLệđộtngộtbỏđi.

Tuyếtvốn là thúcưngcủaNhậtLệ, cái tênnàycũng là côđặt chonó.Theolờikểcủacô,trướcđâyNhậtLệtừngyêumộtanhchàngcôngtửưadulịchmạohiểm.Đólàmốitìnhđầucủacôkhicômớichậpchữnglênthànhphố học việc. Trongmột lần tới thămTâyTạng, anh tamang về hai chúngaovàtặngchoNhậtLệmộtcon,chínhlàTuyết,khiđómớiđượchơnbốnthángtuổi.Nólàmộtconngaotuyếtthuầnchủng,rấtnhiềungườiđãtrảgiátrêntrờiđểmuađượcnónhưngcônhấtđịnhkhôngbán.Saunày,ngườiyêucôgặpnạntrongmộtlầnquyếttâmchinhphụcđỉnhEverest.Suốtbảynăm,côchămlochonónhưchínhconcáicủamình.TừkhiNhậtLệmuachungcưnàyvàtrởthànhhàngxómthânthiếtcủaĐại,anhmớicócơhộitiếpxúcvớiloàichóđượcđồnđạilàvôcùnghungdữnày.

Trướcđây,Đạikhôngbaogiờnghĩrằngsaunàymìnhsẽnuôimộtcon

vậtnàođótrongnhà.Anhlàngườibậnrộn,lạihaylangthangtụtậpbạnbè.TừkhiNhậtLệđivàđểlạiTuyếtchoanh,anhbắtđầuphảihọccáchlàmbạnvớinó.

Khimớibắtđầu,Đạivôcùngchậtvật.Anhphảiđọcrấtnhiềusách,thamkhảorấtnhiềunơiđểbiếtđượccáchchămsócmộtchúchóngao.Tuyếtlàmột chúchóngoan,nhưngvốn là loài chó trung thànhnhất, vốnchỉ chấpnhậnmộtngườichủnêntừkhiNhậtLệđi,nóluônnằmbuồnbãvàủrũmộtchỗ,thậmchícònliêntụcbỏbữa.NósuốtngàychạytớitrướccửacănhộcủaNhậtLệ,nằmgốiđầulênchânnhìnlêncánhcửakhépkíncảngày.Đạiphảicầucứutớicôbạncũcủamìnhlàmộtbácsĩthúy,chuyêngiatưvấnvềtâmlýđộngvật.Saukhiđãbớtủdột thìTuyết lạichuyểnsang tình trạngthườngxuyênnổicáu.NólàmĐạinhiềuphenhếthồnkhianhđưanóđidạotrongcôngviênvàkhông ít lầnnóhunghăng laovàocắnxénhữngđồngloạikháccủamình,kểcảnhữngconchóhiếuchiếnnócũngkhôngtha.Đạivẫnphảikiênnhẫnvớinó,kểcảkhinócáugiậnvậtđổanhrasàn,dọacắn,anhcũngvẫnnhẹnhàngvỗvề,dỗdànhnó.

Cuốicùng,Đạicũngthắng.Tuyết coi anh là chủnhân thực sự của nó.Hàngngày đi làm,Đại đều

mangnótheo.Khiđicôngtácxa,anhlạimangnótớichỗcôbạnmình,giờlàbácsĩriêngcủaTuyết,hoặcmangnóvềnhàgửibốmẹ.Anhcũnghayđưanóđidạophố,đichơiđâyđóvàocáckỳnghỉ.Tuyếtkhôngthânthiệnvớinhữngcôbạngáicủaanh,nhưngĐạicũngkhôngquantâmtớiđiềuđólắm.

-Anhbạn,màycónhớcôấykhông?–ĐạivẫnvuốtveđềutaytrênbộlôngtrắngmuốtcủaTuyết.

Conchóngẩngđầunhìnanh,Đạimỉmcười:-Nhìncáigì?Màyquênngườitìnhcũrồisao?Tuyếtnhưhiểuanhnóigìnhưngnóchỉưửtrongmiệng.-Taocũngnhớcôấy.Taochỉthèmđượcnóichuyệnvớicôấythôi.Cô

ấykhôngyêutaocũngđâucósao,đúngkhông?–Đạithìthầm.-Đãcóchuyệngìxảyramàtaokhôngbiếtnhỉ?Màycóđóikhông,để

tao lấyđồănchomàynhé!Yêntâm,hômnaytaoởnhà,khôngcócôemchândàinàobắtnổitaođâu.

Đạicườivớinósauđóbậtdậyvàđithẳngvàobếp.

~oOo~

KiênđangdọnhàngđểchuẩnbịbánthìthấyLinhđivào.Côvuivẻgiúpanhkêbànvàsắpđồra.Kiênngạcnhiênhỏi:

-Phảiđirồisao?-Vâng–Linhgậtđầu–Emchỉtranhthủghéquathôi.ThiênÝvẫnkhỏe

làemmừngrồi.Maymàcòncóbácvàanhgiúpđỡ,nếukhôngem...-Anhsẽgiậnnếuemcòn tiếp tụckháchsáonhư thếđấy–Kiên tỏvẻ

phậtlòng.-Đượcrồi,anhlúcnàocũngcaucónhưvậy.Ôngchủthìphảitươitỉnh

lênchứ.-À...Hômtrướchắncótớiđâytìmem–Kiênvừatháihành,vừanói.-Aicơ?–Linhsựnglạihỏi.-Cường.-Ừm...Thìraanhấycũngvềnướcrồi–Linhkhẽgậtđầu,cái tênnày

làmcônhớlạirấtnhiềukỉniệmmàcôkhôngmuốnnhớ.-Emtínhsao?-Chuyệngìtớisẽtới,phảiđốimặtthôi.Hơnnữa,chuyệngiữaemvàanh

ấycũngđãsớmkếtthúcrồi–Linhbìnhthảntrảlời.-Nhưnganhthấyanhtarấtthậtlòngvớiem.-Emkhôngquantâmchuyệnđóđâu,bỏquađi.Anhấykhônglàmgìkhó

bácvàanhchứ?-Không.Hắnrấtlịchsự.-Thếthôi,anhkhôngcầnbậntâmthêmnữađâu.Emđiđây.-Lạivềnhàđósao?-Không,tớinhàhàngPhươngĐông.- Nhà hàng Phương Đông? Chỗ Nhật Lệ làm sao? – Kiên ngạc nhiên

ngẩngđầulên.-Vâng–Linhđápngay–AnhĐạibảoemtớiđóhọcnấuăn.Anhtacòn

khuyênemnêntrởthànhmộtđầubếpvìemrấtcókhiếunấuăn.-Đihọcnấuăn?Em...trởthànhđầubếp?–KiênnhìnLinhbằngvẻmặt

cổquái,nửamuốncười,nửalạikhông.-Vâng.Thôiemđiđây–Linhnóirồidắtxeđạprađithẳng.Kiênvẫnđứngynguyêntạichỗ.CáitinmàLinhvừanóiralàmchoanh

cứngẩnmãiraởđó,trongđầukhôngngừnglặpđilặplạicâuhỏi:“Linhđihọcnấuănvàtrởthànhđầubếpư?”.

CHƯƠNG8GẶPLẠI

NhàhàngPhươngĐôngcómặt tiềnnhìn thẳngrasôngHồng.Đứng từbãicỏđểđidạotrướccửanhàhàngvềđêmcóthểnhìnthấycầuLongBiênvàcầuChươngDươnglấplánhánhsáng.ĐâylànhàhàngnămsaonổitiếngvớinhữngmónăndântộccủakhắpbamiềnViệtNam.NgườitađãkhẳngđịnhHàNội làmột trongnhững thànhphốcómónănngonnhất thếgiới,baonhiêutinhtúyẩmthựccủatrămvùngmiềnViệtNamđềuđổhếtvềHàNội.VàPhươngĐôngchínhlàHàNộithunhỏtrongmắtcủanhữngngườisànhăn.Chínhvìvậy,đầubếpmàĐạilựachọnđềulànhữngngườithựcsựtàihoavàcóđammêvớiẩmthựctruyềnthống.

Trong không gian giàu sang và tinh thế ấy, chiếc mi-pha cũ của ôngPhươngnổibậthẳnlêngiữanhữngchiếcôtôđờimớinhấthaynhữngchiếcxe taygasànhđiệu.Saukhihỏi thămđường,cuốicùngLinhcũng lên tớiphòngdạynấuăn.Khicô tớinơi,cũngchỉcómấyngườiphụnữtrẻđangđứngnóichuyện.Họcóvẻhàohứngvớibuổihọcmiễnphínày,cùngnhauđoángià,đoánnonvềmónănsẽđượchọcngàyhômnay.Linhngồiởmộtgóc,đưamắtnhìnnhữngthựcphẩmđãbàysẵntrênbàn.Đúnglúcnày,mộtcôgáitrạctuổicôđitớibắtchuyện.

-Bạncũngtớihọcnấuănà?–Côgáimỉmcườivàngồixuốngbêncạnhcô.

-Ừ-Linhgậtđầu.-Mẹtớbắttớtớiđâyhọc,bảocongáithìphảibiếtnữcônggiachánh.

Màtớthìđãbaogiờvàobếpđâu.Cònbạn?

-Tớcũngkhôngcóhứng,nhưngcũngphảitớiđây–Linhđápmộtcáchlấplửng.

-Hóarachúngtagiốngnhau.Màbạnbaonhiêutuổivậy?-Haimươimốt.-Vậychúngtabằngtuổinhaurồi.TớtênlàThủy.-TớtênLinh.-Ừ,chútnữađứngcạnhtớnhé,cógìbảotớvới.Tớthấyhơirun.-Cứthoảimáiđi,chúngtađihọc,họcũngsẽchỉbảonhiệttìnhthôi.Linhvừanóixong thì lại cóngườiđi vào.Haingườinàymang tạpdề

trắngvàđộimũ,cònmộtngườinữamặcvestđenlịchlãm,bộvestmàchínhtayLinhgiặtvàlàlượtcẩnthậntốihômqua.Hiểnnhiên,ngườiđànôngmặcvestđólàĐại.

Đạiđưamắtnhìnhơnmườingườiphụnữtrongcănphòng,khithấyLinh,anhgậtgậtđầurồimỉmcườivớitấtcả:

-Chàomừngcácquýbà,quýcôtớiủnghộchươngtrình“Mónngoncuốituần”donhàhàngPhươngĐông tổchức.Xin tựgiới thiệu, tôi làNguyễnĐại,làngườilaođộnglườibiếngnhấttrongnhàhàngnày.

Mọingườicùngcườiồlênthíchthú.-Đứngcạnhtôi làhaiđầubếptàihoacủaPhươngĐông,anhMạnhvà

chịLan,cũngchínhlàhaingườiđồnghànhcùngquýbà,quýcôtrongbuổichiềungàyhômnay.Hyvọngtốinay,nhữngôngchồngmaymắnsẽđượcthưởngthứcmộtbữacơmcuốituầnthậtngon!CảmơnmọingườiđãủnghộPhươngĐông.

Đạinóixongthìchàomọingườisauđólậptứcrútluirangoài.Nhưngsựxuấthiệnchớpnhoángcủaanhcũngkhiếnchomấyngườiphụnữtrầmtrồbàntánkhôngngừng.

-Trẻvậymàđãlàôngchủrồi,ngưỡngmộquá!–ThủyđangngồicạnhLinh,thốtlên.

Linhlắcđầucười.NếukhôngphảiđãbiếtĐạirấtrõ,chắccôcũngbịvẻbềngoàihàonhoángcủaanhmêhoặcmất.

-Đúnglàđồnhàquê.Chắccảđờichưathấyđànôngđẹpbaogiờ...Đúnglúcnày,ởphíasauhaingười,mộtgiọngnữchanhchuavanglên.

CảLinhvàThủycùngquaylạiphíasauthìbắtgặpngaymộtánhmắtđang

nhìnchòngchọcvàohaingườiđầytháchthức.Ngườinóiracâuvừarồilàmộtcôgáixinhđẹp.

Côgáinày,mặcmộtchiếcváybósátngườimàutrắngkhiếnchonhữngđường congmê người càng có cơ hội phô rõ.Đúng là so với người này,ThủyvàLinh,nhấtlàLinh,ngượcnhaumộttrờimộtvực.Linhkhôngngầnngại khoe ra phần quê mùa của mình nhưng Thủy thì khác, dường nhưkhôngchịuđượcsựxúcphạmđó,Thủycaumàyhỏilại:

-Chịnóiaivậy?-Còn có ai ở đây khác lên tiếng nữa sao? –Côgái nhếchmiệng cười

khinhkhỉnh.ThủyđangđịnhnóigìnữathìthấyLinhđụngvàovaimình,côquaysang

nhìnLinh,chỉthấyánhmắtLinhlơđễnhnhìnđichỗkhác,thờơnói:-Nênđểtâmtớicáibếpnấucủabạnthìhơn.Bắtđầurồikìa.Côgáiđằngsautrừngmắtđịnhnóithêmmộtcâuchuangoa,nhưnglúc

này,haiđầubếptrẻcủaPhươngĐôngcũngbắtđầugiụcmọingườitớicácbànbếpnấuăn,đeotạpdề,độimũvàchuẩnbịsơchếthựcphẩm.Mónănmàmọingườisẽhọcnấuhômnaylà:búnthang.

Thựctế,LinhkhôngbiếtcâunóiđầykhíchbáccủacôgáitrẻkiathựcralànhằmvàocôchứkhôngphảiThủy.CôgáinàylàmộttrongrấtnhiềucôgáiđangtheođuổiĐại,vàdĩnhiênviệcĐạigậtđầuvớiLinhkhinãykhôngthoátkhỏicáinhìnsoimóicủacôta.NhưngLinhkhôngbiếtđiềuđó.Trongsuốt buổi họcnấu ăn, côkhông tập trungđượcvì trongđầu luônnghĩ tớiviệcCườngđãvềnước, thậmchí cònđangđi tìmcônữa.Không sớm thìmuộn,haingườicũngsẽgặpnhau,nhưngsauđósẽ thếnào?CôhiểutínhCường,mặcdùbìnhthườnganhluônnhườngnhịncô,nhưngmộtkhianhđãquyếttâmlàmgìthìkhôngaicóthểngăncảnđược.

-Làmgìmàcứngẩnngườirathế?–Thủyquaysanghỏi.-À,khôngcógì–Linh lắcđầu, tiếp tụcdùng thìavớtbọtở trongnồi

nướcdùngra.-Mónnàynhìnđơngiản,thếmàlàmcũngcầukỳthậtđấy–Thủylèlưỡi

lắcđầu,sauđólạinóitiếp–Tớtháimọithứnhìnkhiếpđảmquácơ.-Lầnđầumà,làmdầnsẽquentay–Linhcườiđộngviên.-Khôngbiếtkhinàomớiquentaynhỉ?–Thủychépmiệng.

Đúnglúcnày,mộtgiọngnamtrầmấmvang lên từphíasau làmcảhaigiậtbắn.Màkhôngchỉcảhai,nhiềungườinghethấytiếngcũngngẩngđầulênnhìnanh.

-Sắpxongchưa?Ngửiđãthấyđóirồi.MảinóichuyệnnêncảhaikhôngbiếtĐạiđứngphíasautừbaogiờ-Ơ...

a...Emchàoanh!Emmớivàobếplầnđầunênlóngngónglắmạ!–Thủyđỏcảmặt,mãimớinóiđượcmộtcâu.

Đạicúiđầunhìnquabátbúnđãsắpsẵn,chỉthấytrênbànlúcnàyđãbàybiệnvôcùngbắtmắtchỉcầnđợichannướcdùngLinhđangnấulàcóthểănđượcrồi.

SaukhinhìnquabátbúncủaLinh,ĐạiđưamắtnhìnsangbátbúncủaThủyvàbậtcười.Anhdùngđũagắplênmộtmiếngtrứngtobằngđầuđũa,nói:

-Trứngtrángquádầy,hơicháyvàtháichưađủnhỏ!Thịtgàxéhơivụn,giòcũngtháikhôngđềutay.Tômcũnglạngquádầy.

-Lầnđầumàanh!–Thủylínhíthanhminh.Đạilắclắcđầu,sauđómúcmộtchútnướcdùngtrongnồi,nếmthử,nhận

xéttiếp:-Hơicứng.Vớimónbún thang,nướcdùngchính làyếu tốquan trọng

nhất.Nướcdùngphải thật trong,vớtbọt thậtsạch,vẫngiữđượcchấtđạmcũngnhưvịngọttựnhiên.

-Dạ...-Đượcrồi.Lầnđầunhưvậylàrấtkhá.Chỉcầnemyêuthíchnấuănthì

một ngàynàođó, em sẽ trở thành đầubếp –Đạimỉmcười khuyếnkhíchThủy.

TronglúcĐạinóivớiThủy,Linhhơiliếcvềsau,chỉthấycôgáimặcváytrắngdùngánhmắtnhưmuốnphunralửanhìnhaingười.Côcườinhănnhó,cảmthấyvừabuồncườilạivừabựcbội.

-Saothế?–Thấyvẻmặtcôlạlạ,Đạingạcnhiênhỏi.-Khôngsaoạ!–Linhlắcđầunhìnanh.-Tớiđâythíchhơnhayởnhàthíchhơn?-Ởbếpthíchhơn!–Côcười.-Vậylàđượcrồi,màanhđangđóiquá!–Đạinhănnhó.

-Đâylànhàhàngcủaanhmàanhcònkêuđói?–Linhngạcnhiênhỏilại.-Ừ...Nhìnbátbúncủaemlàanhđãthấyđóirồi.Mangnóquaphònganh

nhé!-Khôngđược!ThầyMạnhvàcôLansắpnhậnxétrồi,anhănrồiemlấy

gìmàchấmđiểmnữa–Linhgiãynảy.-Cósaođâu,anhMạnhnhỉ?–ĐạiđưamắtnhìnMạnhđangđứngởgần

đónói.-Giámđốcchấmcũngnhưchúngtôithôi,côbévinhdựlắmmớiđược

chính taygiámđốc thẩmđịnhđó–Mạnhchưakịpnóigì thìđầubếpLanđứngởbêncạnhđãđápthay.

-Nhưng...-Anhsắpphảiđirồi,mangquaphònglàmviệccủaanhluônnhé!–Đại

phẩyphẩytaytỏvẻkhôngmuốnnghecônóigìnữa,sauđóquaylưngđidạoquamấybếpănkhác.LinhchannướcdùngvàobátbúnrồibưngđitheoĐạivềphíavănphòngcủaanh.

TrongkhiĐạiănmộtcáchngonlànhthìcôgiúpanhsắplạiđốnggiấytờlộnxộntrênbànvàúplạinhữngchiếclytràvàokhaychogọngàng.Khicôdọnxongvănphòng thìanhcũngănxong.Đạivươnvai, thở ramộtcáchkhoankhoái:

-Lâurồikhôngănbúnthang.Ngonquá!Linhmỉmcườirồimangbátbúnrangoài.Đạinhìnlạiđốnggiấytờđãđượcsắpxếpgọngàngtrênbànvàchợtbật

cườikhinhớra,hìnhnhưđâylàlầnđầutiênanhchophépngườikhácthudọnbànlàmviệccủamình.

Linhvừadắtxerakhỏihầmthìchợtcócảmgiácaiđóđangkéoxemìnhlại.CôgiậtmìnhkhinhậnraCường.Cườngcũngđangnhìncôkhôngnóigì,ánhmắttráchmóc,nửagiậnhờn,nửalạiđầyyêuthương,dườngnhưtấtcảnhữnggìanhphảidồnnéntrongnửanămquađềuthểhiệnhếtquaánhmắtnày. Linh muốn tránh né ánh nhìn đó nhưng cô không sao dứt ra được.Cườngchộplấykhuỷutaycôsiếtmạnh,dườngnhưanhsợnếubuôngrathìcôsẽlạilậptứcbiếnmấtmộtlầnnữa.

-Emthậtlàđộcác–Cườngthìthàonhưtựnóivớimình.-AnhCường,anhbỏtayemra.Emphảivềrồi–Linhcốgiãyra,không

ngừngđánhmắtvềphíasau.CôsợĐạisẽbấtngờxuấthiện.-Đólàtấtcảnhữnggìemcóthểnóivớianh,saukhiđãgiàyvòanhgần

mộtnămtrờisao?-Mìnhnóichuyệnsauđượckhông?Bâygiờemphảiđirồi–Cônóinhư

vanlơn.-Điđâu?Chỗcủaemlàởbênanh–Cườngvẫnkiênquyếtkhôngbuông

tay–Emnhìnlạiemđi,tạisaoemlạibiếnmìnhthànhbộdạngnày?-Đólàchuyệncủaem,anhkhôngcầnquantâm–Linhlạnhnhạtnói.-Anhkhôngcầnquantâmư?–Cườngcaumàyhỏilại.-Đúng,chuyệncủahaichúngtađãkếtthúcrồi.Chấmdứthoàntoànrồi,

anhhiểukhông?-Emnhìnvàomắtanhvànóilạicâuđóxem?Linhquaylạinhìnanh,trênmặtcôhiệnlênchútbốirốivàkhôngđành

lòng.Đúnglúcnày,mộtngườixáchcặphồsơtừtronghầmđểxeđira,nóivới

Cường.-AnhCường,anhĐạinóiđangxuống.Anh tahỏianhmuốnvừaănở

đâyvừabànviệchayđichỗkhác?CườngbuôngtayLinhra,quayđầuvềphíanhàhàngnhìnxemcóthấy

Đạihaykhông.VừanghethấytênĐại,Linhliềnvộivãđạpxeđi,giốngnhưcómađuổiphíasaulưngvậy.

Cườnggọitheocôkhôngđượcnêncuốicùnganhchỉđứngnhìnbóngcôđixadầnmộtcáchbấtlực,bàntaytựlúcnàođãnắmlạithậtchặt.

CHƯƠNG9MẸCON

Cườngđọcquamột lầnnữabảnkếhoạchcủanămsau, sauđóđặtbútxuốngvàkí.Ngườiđànôngởphíađốidiệnchiếcbànlàmviệccủaanhvẫnđứngyênchờđợi,khôngtỏrasốtruộtchútnào.

SaukhiCườngkíxongtấtcủacácloạigiấytờ,ngẩngđầunhìnngườiđànông,anhhỏitiếp:

-Việctôinhờanhlàmtớiđâurồi?-Giámđốc,đãcókếtquảrồi.-Nhanhvậysao?Anhnóiđi–Cườngngạcnhiênvàgiụcgiã.-CôgáiđótớinhàhàngPhươngĐôngđểhọcnấuăntheochươngtrình

“Mónngoncuốituần”.-Anhkhôngnghenhầmchứ?–Cườngngẩnra,dườngnhưkhôngtinvào

nhữnggìmàmìnhvừađượcnghe.-Không,đâylàdochínhngườigiữsổđăngkíhọcngàyhômquanóicho

tôi.Côgáiđãđăngkíởchỗanhtatheothẻhọcdànhchokháchhàng.-Trướcđóđãbaogiờcôấytớiđâychưa?Ýtôilàtớichươngtrìnhnày

ấy?-Chưa.Sốthẻtrênphiếuhọccủacôấycũngchưatừngđượclưuvàosố

đãxuấtchokháchhàng,theophỏngđoánchínhlàdongườitrongnhàhàngtrựctiếptặngcho.

-Đượcrồi,tôihiểurồi.Còngìkhông?Nhưngngườiđànôngchưakịpnóitiếpthìcửalạixịchmở.Xuấthiệnsau

cánhcửalàbàPhượng–mẹCường.Phíasaubàlàgươngmặtbốirốicủacô

thưkí.-Giámđốc,bàphóchủtịch...- Tôi đã bảo không phải việc của cômà –Bà Phượng cau có gắt lên,

dườngnhưbàrấtbựcmìnhvìbịcôgáinàyngănlại.Cườngđưamắtnhìnmẹ,sauđónóivớithưkícủamình:-Đượcrồi,cômangchomẹtôimộtlytrà.BàPhượngđi tớibàn tiếpkháchcủaconvàngồixuống.Cườngdường

nhưkhôngchúýđếnđiềuđó,vẫntậptrunglàmviệc.BàPhượngtrẻhơnrấtnhiềusovớituổingoàinămmươicủamình.Mặc

dùcóvẻđẹpkhiếnvôsốngườiđànôngphảigụcngãnhưngbàlại làmộtngườiđànbàthấtbạitrongviệcgiữgìnhạnhphúcgiađình.ÔngCảnh–bốCườnglàmộtngườiđànônggiàucóvàđàohoa.NgoàiCường,ôngtacòncótớibốnđứaconriêngkhác,hiệntạicũngđềulàmviệctrongcôngtycủaông.Từnhỏ,Cườngđãphảisốngtrongsựdạydỗkhắcnghiệtcủamẹ,vìlàmộtngườiphụnữthamvọngnênbàkhôngmuốnconmìnhphảichiacháctài sản với những đứa con khác của chồng. Anh phải gồngmình lên họchành,phảichịuđựngnhữngcơngiận lẫycủamẹ,phảichiều theomọisắpxếpcủabà.

TrướckhigặpLinh,Cườngkhôngđồng tìnhnhưngcũngchưahềphảnđốicuộchônnhânmàmẹanhđãsắpxếpchoanhvớiHằng.CũngnhưĐại,anhluônđặtcôngviệclênvịtrísốmột,khibuồnthìtìmnhữngcôbạngáitâmsự,bảnthânanhcũngkhôngquáthathiếtvớiviệclậpgiađình.Hằnglàmộtcôgáiđẹp,thôngminhvàlanhlợi,nhưngsốngtrongcảnhsungsướngtừnhỏnêncôkhôngthoátkhỏivỏbọccủamộtcôtiểuthưkiêucăng,hợmhĩnh.Côluônnhìnnhữngngườinghèokhóhơnmìnhbằngánhmắtkhinhrẻ,coithường.CườngbiếtHằngđãthầmyêuanhtừlâu,từkhianhvẫncònlàanh chàng sinh viên đại học mải vui, mải chơi, mải chạy theo trêu ghẹonhữngbónghồng.

SaukhigặpLinh,tiếpxúcvớiLinh.Cườnghoàntoànbịrungđộngtrướccô.Khiấy,anhkhôngkhácgìmộtthằngcontraimớilớnngungơ,khờkhạo.Anh theođuổicômộtcách trẻconvàvôcùngdễ thươngkhiếnLinhcuốicùngcũngphảiđộnglòng.Linhlàmốitìnhđầucủaanh,vàanhcũngchínhlàmối tìnhđầutiêncủacô.Đólàmộtchuyệntìnhđủđẹpđểtấtcảnhững

ngườixungquanhphảighentị.Mọichuyệnsẽchẳngcógì thayđổi,nếunhưHằngkhôngxuấthiệnvà

phátanhếtthảy.Côlêncơnghen,xôngvàođậppháquánăn,đánhcảLinhtrongkhianhkhôngcóởcửahàng.KhiCườngbiếtchuyện,anhđã tớivàđuổiHằngđi,việcnàytớitaihaibàmẹởViệtNamvàCườnglạithêmmộtphenđauđầunữa.RồiLinhbỏvềViệtNam,bảnthânanhphảimấtnửanămsaumớicóthểsắpxếpxongmọiviệcđểvềnướcđược.

ThấyCườngvẫnngồicắmcúibênđốnggiấytờ,khônghềđoáihoàigìtớimình,bàPhượngkhôngnhịnđượcbènhỏi:

-Conbậnrộncáigìmàmẹtớicũngkhôngratiếpđượcvậy?Cườngngẩngđầulên,đáplạibằngvẻkhônghàilòng:- Con phải hỏimẹmới đúng.Mẹ rảnh không có việc gì làm thì cũng

khôngnêntớivănphòngcủaconvàogiờlàmviệcthếnàychứ.- Văn phòng của con tôi, tôi thích tới thì tới, ai dám cấm nào? – Bà

Phượngnghiêmgiọngđáp–Màconvềlâunhưvậyrồi,saokhôngtớinhàconHằngchơi?Bốmẹnócứhỏimãiđấy,đừnglàmmẹphảixấuhổnóigiúpconsuốtnhưthếchứ?

-Conchẳngcóviệcgìđểtớiđócả?–Cườngvừacắmcúiđọcvừatrảlờiđầythờơ.

-Connóithếmàđượcà?Nólàvợsắpcướicủaconcơmà.Connămnaycũnggầnbamươituổiđầurồi,mấynữamàhaiđứacũngphảicướinhau...

-Cáigìchứngminhcôtalàvợchưacướicủacon?MỗilầnnghĩlạiviệcHằngđãtớivàlàmrốitungmọichuyệncủamình,

khiếnLinhgiậndữmàrờixaanh,Cườngcàngcảmthấybựcbộitronglòng.KhôngngờlúcnàybàPhượngnhắctớilạikhiếnchogiọngnóicủaCườngcũngtrởnênlạnhlẽohơn.

-Con...connóicáigìthếCường?Conbịconbénhàquêkialàmchomụmịhếtđầuócrồià?Concóbiếtconđangnóicáigìkhông?

-Từbétớigiờconluônnghetheosựsắpđặtcủamẹ.Mẹmuốnconhọckinhtế,conđãhọc.Mẹmuốnconquảnlýcôngtynàycủabố,concũnglàm.Nhưngmẹđừngcósắpxếptoànbộcuộcđờicon.ConsẽkhônglấyHằng.

- Hằng nó xinh xắn, ngoan ngoãn, gia đình lại nhiều người làm quanchức.Nếuconlấynóthìcảgiasảnnàykhôngsớmthìmuộnsẽthuộcvềcon

màthôi–BàPhươngdịugiọngkhuyênnhủ.- Dù chỉ còn hai bàn tay trắng con cũng sẽ tự thân đứng dậy. Con sẽ

khôngvìmộtcáigiasảnkhôngdoconlàmramàphảimangtiếngbámváyđànbà.Nhưthế,saunàyconcòncóthểngẩngcaođầumànhìnngườikhácsao?Mẹnghĩgiađìnhcôtasẽthựcsựcoitrọngmộtngườiđànôngnhưthếsao?

-Conkhôngcầnlấylýdonàynọ.Mẹbiếtconvẫncònchưaquênđượcconbékiaphảikhông?Nóchỉlàmộtđứacongáinghèokiếtxác,lạikhônghọchành cao sanggì, tại sao con cứumêmàbám theonó làmgì? –BàPhượngbắtđầucaogiọnghơn,dườngnhưbàkhôngcònkiênnhẫnnổivớitháiđộbướngbỉnhcủacontrainữa.

-Mẹkhôngcầnnóinữa,conđãquyếtđịnhrồi,consẽkhônglấyngườimàconkhôngyêu–Cườnglạnhnhạtngắtlờibà.

-Conà...–BàPhượngnhậnrakhôngnêncăngthẳngnênbắtđầuđấudịu–Conlàcủacảilớnnhấtđờimẹ.Conđượcsungsướngthìmẹmớiyêntâmmàchếtđiđượcchứ?Hayconmuốnmẹchếtđirồivẫnânhậnvìkhôngthểđểconsốngđầyđủ?

-Convẫncóthểsốngđầyđủđược.Nếumẹkhôngcònviệcgìkhácnữathìconđiđây–Cườngnóimộtcáchdứtkhoátsauđóđithẳngrangoàicửa.

BàPhượnggiậndữnhìn theobóng con.KhiCườngđã rời khỏi phònglàmviệc,bàPhượngbìnhtĩnhlấytừtrongtúixáchramộtbaothuốc,bắtđầuchâm lửa hút, chậm rãi suy nghĩ. Phản ứng của con trai bà hôm nay dùkhông làmbàvừa lòngnhưngbàvẫn có thểkiềmchếđược cơngiận củamình.Cuộcđờinàycòncóchuyệngìlàbàchưatrảiquanữađâu.Chồngbồbịch, thậm chí có tớimấy đứa con ngoài giá thú, bỏ rơimẹ con bà nhiềunăm. Lúc đầu bà đau khổ vật vã, oán trách cuộc đời bất công với mình,nhưngrồibàgạtđinướcmắt,tựbắtmìnhsốngmạnhmẽđôikhitànnhẫn.Bàchophépchồngnhậnmấyđứaconriêngkia,nhưngbàlạiâmthầmgạtbỏnhữngngườiđànbàtìnhđịchrakhỏicuộcđờingườiđànôngcủamình,khôngbằngcáchnàythìbằngcáchkhác.

Cườnglàhyvọnglớnnhấtcuộcđờibà.Bàcóthểđánhđổitấtcảđểcontraiđượcđitrênconđườngbằngphẳngnhất,antoànnhất.Bàdạycontraiphảibiếtsốnglạnhlùng,phảibiếtdẫmđạplênnhữngngườicảnđườngmình

màđi.Conđườngđếnvớichiếcghếcaonhấtcủagiađìnhchỉcònlàvấnđềthờigian,miễnlàCườngchịunghetheosựsắpđặtcủabà.Nhưngsựxuấthiệncủamộtđứacongáithôiđãlàmthayđổihếtthảymọitínhtoáncủabà,màcònđauhơnkhiđó làmộtconbénhàquê,họchànhlẹtđẹt,khôngcómột chỗnàoxứngđángvới con trai bà.Thếmà thằngCường saymênó,điênđảovìnó,thậmchíởlìbênMỹtớibốnnămchỉđểcóthểquấnquýtbênnó.Điều làmbàbựcbộinhấtchính làcon traibà lạiyêumộtđứacongáihơncảnghelờimẹnó.Làngườitừngtrải,bàkhôngđểcontraithấynhữnggìmìnhđangnghĩ.Bàvẫnâmthầmtínhtoánđểtìmrađượcmộtkếsáchvẹntoàn,đểđứaconngỗnghịchnàylạihoàntoànnằmtrongsựkhốngchếcủabànhưtrước.

Nghĩ tới đây, bàPhượng lấy chiếcđiện thoại từ trong túi xáchvàbấmmáy:

-Alô,vănphòngthámtửXphảikhông?Tôicóviệccầnhẹngặp...

CHƯƠNG10ĐỨABÉ

Linhvừamởcổng,địnhdắtxeđạprađểđichợthìthấyMinhđangngồitrênxeởngaytrướccổng.Thấycô,anhnhảyxuống.

-Anhkhôngmangchìakhóanhàtheohaysaomàlạiởngoàithếnày?–Linhngạcnhiênnhìnanhhỏi.

-Đichợhả?–Minhkhôngtrảlờimàhỏilại.-Vâng.Hômnaynhàcókháchnênemphảidọnnhàxongmớiđiđược.

Anhvàonhàđi,emđiđây.-Tôichởđi–Minhđộtngộtđềnghị.-Dạ?Ơ,khôngcầnđâu,emtựđiđượcrồi–Linhvộilắcđầu.-Bộđịnhđểtôichếtđóimớicóđồănsángsao?–Minhnghiêmgiọng–

Đinhanh,muanhanhvềrồicònnấuchotôiănnữa.LinhnhìnMinhmột chútđể tìm rađộ chân thực trong lời nói của anh

nhưngMinh đã nhanh chóng quay qua dắt xe củamình.Bất đắc dĩ, Linhđành ngồi lên xe của anh.Gửi xe ở phía ngoài chợ,Minh lẽo đẽo đi vàotrong cùngLinh.Chợ sớmđôngngười, nhữngbônghoa vô cùng tươi tắntronggiólạnhđầuđông,ngườibuônkẻbánravàokhôngngớt.Linhđãquáquenthuộcvớikhuchợnhỏnàynênbướcchâncôđidạoquacácsạphàngrất thành thạo.CôchỉchoMinhnhữnghàngmàcôhaymua, tỏ ra làmộtngườiđichợđầykinhnghiệm.Minhvẫnimlặngbướctheocô,cũngchẳngcóýđịnhsẽxáchđồgiúpcô.Vàingườibánhàngquen thuộc thấycóanhchàngcaolớn,đẹptraiđitheoLinhcòncấtlờitrêuchọc,hỏicóphảibạntraicôkhông?Linhđáprấtniềmnở,thẳngthắnphủnhậnđiềuđó.

Chỉmộtthoáng,Linhđãmuaxonghếtnhữngthứcầnmuachomộtbữatrưathịnhsoạn.HômnaycôcondâutươnglaicủaôngbàPhươnglạisangchơinênthựcđơncủabàNguyệtcũngcầukỳhơnmọingày.

-Saonhàcóxemáycủamẹ tôimàcôkhôngđichonhanh?Ngàynàocũngđạpxekhôngthấymỏichânà?

LinhbậtcườitrướccâuhỏingâyngôcủaMinh,lắcđầu:-Emchưabaogiờđixemáy.-Saokhônghọc?-Emthấyđixeđạpcũngtốtmà–Linhnóitiếp-Ởquêemcũngchỉcó

xeđạpđểđithôi.-Nghenóiquêcôrấtđẹp?–Minhlạihỏi.-Ainóithế?–Linhquaysangnhìnanhtòmò.-NhậtLệ-Minhthảnnhiênđáp.-AnhcũngquenchịLệạ?-Saokhôngquen.Chịấykểvềquêsuốt,nóiquêcôđẹplắm,lạinhiềuđồ

ănngon.-Quêemnghèolắm.Khôngcóđènđường,khôngcóôtô,khôngcónhà

caocửarộng–Linhlắcđầu.-Hômnàotôiphảivềxemmớiđược.-Anhnóithậthayđùađó?Ởđókhôngcóđườngđuachoanhbayđâu–

Linhcườitrêu–Mùađôngrétmướtvẫnphảirađồngcàycấy,mùahạnắngnóngcũngvẫnphảiđigặtlúa.

-Vậycôcóđịnhvềlạinơiđókhông?-Có...–Linhgậtđầucười.MinhđihơichậmlạiđểLinhvượtlêntrước,rồicứthếanhnhìncôtừsau

lưng.Cũngkhôngbiết trongđầuanhđangnghĩgìmàbướcchâncứchậmdần, chậmdần.Mãi chođếnkhiLinhquay lại, cười thật tươivới anhnóirằngcóthểvềnhàđượcrồithìanhmớisựctỉnh,bướcchânvộivãđitheocô.

Khihaingườivềtớitrướccổngthìthấydướigốccâybằnglăngcómộtcáigiỏmàuhồng,nhìnkỹ lại thì thấygiốngmộtcáinôi trẻconhơn.Vừanhìn thấy thứđó,Linhvộivàngxuốngxe,haimắtmở lớnđầykinhngạc.Minhcũngdựngxelại,tiếntớiđịnhlêntiếnghỏithìLinhđãquaylại,đưa

taylênmiệngrahiệuimlặng.Minhkhôngnóigì,nhưngcũngkhôngcưỡnglạiđượcsựtòmòmànhìnvào.Vừanhìnvàotrongcáinôi,anhđãsuýtkêulênkhiởbên trong làmộtđứa trẻcon.Đứa trẻđangngủsay,quanhmìnhđượcbaotrongchănấm,mộtchiếckhănmỏngchekínmiệngnôiđểhạnchếgiólùavào.

Cảhai khônghẹnmà cùngđưamắt nhìnnhau, sauđóngẩngđầunhìnquanhquất.Trênconđườngbuổisớmkhôngcómộtaicả.

~oOo~

SựxuấthiệncủađứatrẻlàmchonhàôngbàPhươngđượcmộtbuổisángnáoloạn.NhấtlàkhibàNguyệtbếđứabérakhỏinôivàtìmđượctrongnôimộtláthư,bêntrongchỉviếtvẻnvẹnmấydòngchữ:“Đứabénàylàconcủaanh.Monganhhãynuôinólớnkhôn”.BàNguyệtđọcđượcdòngchữnàythìđưamắtnhìnôngPhươngvàthằngút,sauđólạisaiLinhbấmđiệnthoạigọiĐạivàLâmvềgấp.

Bàcólinhcảm,đứabénàychínhlàconcháucủabà,bâygiờđượcngườitamangtớitrả.NhìnkỹthìđứabécũngcónéthaohaogiốngmấyđứaconcủabàvàgiốngcảôngPhươngnữa.Nhìnđứabéngủsaytrêntaymình,lúcthìbà thấynógiốngôngchồngmình, lúc lại thấynócócáimôinhỏxinhgiốnghệt thằngLâm lúc nhỏ, lúc lại thấy cáimũi cao và lôngmày thanhthanhgiốngthằngĐại,mànócũnglạicólúmđồngtiềnởbênmáphảigiốnghệtthằngMinh.

Đạivềnhàđầutiêntrongbộdạngbơphờ,thiếungủ,nhưthểcảđêmquađã trải quamột trận chiến sống còn vậy. Anh đã suýt lăn từ trên giườngxuốngđấtkhingheLinhbáotin,vìlúcđócònmơmàngnênanhchỉcóthểhiểulà:cómộtđứatrẻvàmẹnómangcontớinhàanhđểtrả...choanh.

Vừabướcvào,anhđãcảmthấytrongnhàhômnaycómộtbầukhôngkhíkháclạ,ánhmắtcủabốmẹnhìnanhchòngchọc.TrêntaybàNguyệtđúnglàmộtđứatrẻđangngủ.

-Mẹ,rốtcụclàcóchuyệngìthế?Đứabékia...làthếnàoạ?–Đạivộivãhỏi.

-ChờthằngLâmvềrồitôisẽnóichuyệnvớicácanh.Anhlênthayquầnáovàchảiđầuchảitócchonóraconngườiđi–ÔngPhươngnghiêmgiọng.

-Dạ...–Đạimệtmỏiđứngdậy.Lúcđingangquamẹ,anhcòn tiến lạinhìnđứabémộtchút, thậmchíđịnhgiơ taybẹománónhưngmẹanhđãlườmvàđuổianhđi.Mớinhìnquađứabé,Đạikhôngthểkhôngthừanhậnlànórấtgiốnganh.Nhưnglàmsaocóthểxảyrachuyệnnàyđược?Anhvốnrấtthậntrọng,làmsaocóthểcóconđược?Hơnnữa,nếucómộtcôgáinàođómangthaivớianh,thìnhấtđịnhcôtasẽtìmtớianh,đòianhcướihoặcđềnbùmớiđúng, tạisaolạichỉmangđứabéđếnmàkhônghềxuấthiện?Đámđànbà,congáichạytheoanh,muốntróichânanhlạicònkhôngđược,làmgìcóchuyệndễdàngthếnàychứ?

Hay là,đứabécóvấnđềgìnêncô takhôngmuốnnuôi?Nghĩ tớiđây,Đạirùngmìnhmộtcái.Nếuđứabélàconanh,vậythìsẽcónhiềuchuyệnđauđầuvớibốmẹđây.

LúcĐạiđánhrăngrửamặtvàthayđồxongnhưngvẫnchưathấyLâmvề.BàNguyệtgiụcanhchởLinhđimuasắmchútđồchođứatrẻtrongkhiđợiLâm.Mặcdùrấtthèmngủ,nhưnglúcnàyĐạichẳngcòntâmtrímàleolêngiườngnữa.AnhbènđánhxeđưaLinhđimuađồ.

ỞTrung tâm thươngmại, khi hai người tới gian hàng dành cho trẻ sơsinh,mấycônhânviênđonđảrachàohỏi,chắctưởnghaingườilàvợchồngnênhọkhôngngớtmiệngkhenhaingườiđẹpđôi.Linhhơiđỏmặtnóivớinhânviêncứđểcảhaitựnhiên,sauđóhọbắtđầuđivòngvòng.Đầutiênlàchọnmuađồdùngcánhâncầnthiết,sauđólàmộtítquầnáo,giàytất,chăngối,khăn,yếm,vàcócảđồchơi.

ThấytâmtrạngcủaĐạihơilàlạ,Linhhỏi:-Anhsaothế?Hìnhnhưanhkhôngđượctậptrunglắm?-À,khôngcógì?Chỉlàcảmthấyhơikhôngquenvớiviệcbấtngờnày.

Nếuđứabélàconanhthìsaonhỉ?–Đạihơicườicười.-Conanhmàanhcũngkhôngbiếtà?–Linhngâythơhỏilại.-Nếubiếtthìcònnóilàmgì?Biếtđâulàkếtquảcủamộtmốitìnhmột

đêmnàođócủaanhcũngkhôngchừng.-Chà...–Linhchépchépmiệng.-Emđangnghĩgìthế?–Đạingạcnhiên.-Khôngcógì–Linhlắclắcđầu–Emchỉthấythậtlạ,chẳnglẽmìnhcó

convớiaicũngkhôngbiếtsao?

-Haha...Emcònngâythơquá.Đôikhinókhôngnằmtrongdựtính,làmsao tránhđược–Đạibậtcười–Màhômtrướcemđihọcởbênnhàhàngthấythếnào?Ổnkhông?Nếuemthíchanhcóthểgửiemtớiđóđểhọcviệc.

-Dạthôiạ,emthíchởnhàanhhơn.-Tạisao?–Đạingẩnrahỏi–Chẳngphảiemmuốnkiếmnhiềutiềnmà?-Haibácrất tốtvớiem.Làmmột thờigian,chắcemsẽ lạivềquê,em

khôngmuốnở thành phố làm thuê làmmướnmãi.Dù sao thì sống tự dothoảimáiởquêvẫnthíchhơn–Linhgãiđầucười.

-Ừ...-Nhưngnếuđứabékialàconanhthìanhsẽlàmgì?-Tốt quá chứ sao.Anh rất thích cómột đứa congái.Dù saonuôi con

cũngkhôngtốnbằngnuôivợmà–Đạicười.-Nhưnganhsẽđilàmthếnào?Nuôitrẻconvấtvảlắm.Emcũngcócháu

nênembiết.-Ồ,thếà?Vậychắcemcókinhnghiệmrồiđúngkhông?Nếuconbélà

conanh,thìemtớilàmbảomẫunuôinógiúpanhnhé!–Đạicườiđềnghị.-Em...emđanggiúpviệcchobốmẹanhmà–Linhlắcđầu.-Ừ,thìanhvềởvớibốmẹcũngđượcchứsao–Đạicườilớnmộtcách

vuivẻ.Anhrấtthíchtrêuchọccôbégiúpviệcnày.Linhkhôngnóigì,lạichămchúcúiđầuchọnxeđẩychotrẻcon.Chợtcô

ngheĐạihỏitiếp:-Cháuemtênlàgì?-Dạ...À,ThiênÝạ!-ThiênÝà?Cáitênrấtđẹp,nhưngnghecóvẻsốmệnhquá.Nếuconbé

làconanh,anhsẽđặttênlàNhưÝ,thếnào?Saunàychohaiđứachúngnólàchịemkếtnghĩacũngđượcđấynhỉ?

-Anhnóithậtchứ?–LinhmởtomắtnhìnĐạinhưthểkhôngdámtin.-Saolạikhôngthật.Anhnóicáigìthìcáiđóđềulàquyếtđịnhcả.Cứthế

đi,cháuemvàconanhsẽlàchịemkếtnghĩanhé!Linh im lặng suy nghĩ, nhưngĐại đã bê ngaymột chiếc xe đặt lên xe

hàngcủamìnhrồinóivớicô:-Đượcrồi,nếuđãđủchúngtađithanhtoánthôi.- Nhưng nếu đứa bé không phải con anh? – Saumột hồi do dự, Linh

ngẩngđầulênhỏitiếpmộtcâu.-Anhtinnólàconanh–Đạinóimộtcâuchắcnịch,cũngkhôngđểýtới

khuônmặtđangđỏửnglêncủacôgiúpviệc,anhđẩyxethẳngraquầythungân.

KhihaingườivềtớinhàthìLâmcũngđãvề,còndắttheocôngườiyêuvốnnhưhìnhvớibóng.Haingườinàyđangngồiởghế,vẻmặtđầyhoàinghivàcăngthẳng.DùsaothìviệcnàycũngảnhhưởngnhiềuđếndanhtiếngcủaLâm,nếukhôngcẩnthận,lànggiảitrílạicómộtchủđềđểđiênđảo,thịphimộtphen.BàNguyệtđangchođứabébúsữabằngbình.Bàcàngnhìnđứatrẻcàngthắcmắc,aicóthểnhẫntâmbỏđiđứaconxinhxắndứtruộtđẻrathếnày?Nếunólàconcháucủabàthìkhôngnói,nhưngdùnókhôngphảilàmáumủruộtthịtcủagiađìnhnày,bàcũngnhấtđịnhđểnólạinuôi.

Lúcnày,ôngPhươngmớigọimấyđứacontrailạingồiởghếcùngvớivợchồngông.Vẻmặtcủaôngvôcùngnghiêmtúc,lạiphảngphấtnétbuồnbãvàthấtvọng.Sựviệcngàyhômnayđốivớiônglàmộtđảkíchrấtlớn,cónằmmơôngcũngkhôngnghĩcóngàynhữngđứacontraiônglạilàmraviệcnày.

-Cácanhđãthấycácanhlàmnhụcmặtbốmẹchưa?-Kìabố,saobốlạinóithế?–Đạilậptứcchặnlờiông–Concáilàcủa

trờicho,làphúcđứccủagiađình.Trờicholộcmàkhôngnhậnmớilàcótội,tạisaobốlạigọilànỗinhụcđược.

-Tôikhôngnóitớichuyệnấy.Tôicũngchẳngsợhàngxómngườitacườivìbịngườikhácmangcontớitrảthếnày.Tôithấyxấuhổlàxấuhổvớimẹcủađứabénàythôi.Cácanhđãthấylốisốngcủamìnhsailầmchưa?Thíchtựdoà?Thíchraởriêngà?Đấy,giờcógiỏithìômconvềmànuôiđi.

Baanhcontraiimlặngkhôngnóigìnữa.LạingheôngPhươngnóitiếp:-Giờcácanhnóiđi,rốtcụclàconcủaanhnào?Rồiliệuliệumàtìmmẹ

đứabévềđây,khôngthểđểngườitachịuthiệtthòiđược.-Ngườiđóđãmangđứabétớitrảnghĩalàcôấykhôngthậtsựcầncon.

Cóthểbỏđượcđứabéđilạilàgiảithoátchocôấythìsao?–Đạibănkhoănnói.

-Gìthìgìcũngphải tìmvề,bamặtmộtlờinóichorõràng,khôngcầnconthìđểcháuchúngtôinuôi.Năm,mườinămsau,người taquaylạiđòi

con,lúcđócácanhtínhthếnào?Bangườiđànôngtrẻđưamắtnhìnnhau,khôngainóicâugì,trongmắt

ngườinàocũngđầyhoangmang.Mộtlúcsau,Đạisuynghĩvàlêntiếng:-Đượcrồi,vậytrướctiêncólẽnênđixétnghiệmADNxemđứabé là

concủaaiđã.Biếtđượclàconcủaaithìtìmmẹnócũngdễdànghơn.-Cácanh...Giờđếnconcủaaicũngkhôngbiết–ÔngPhương thởdài

thấtvọng.-Conthìnghĩđứabélàconcủacon.Concũnghyvọngthế.Nhưngnói

miệngthìkhônggiảiquyếttriệtđểđượcvấnđề-Đạigiảithích.-ThếcònchuyệnconvớiconHuyềnthìsao?–BàNguyệtlolắngnhắc.-Chuyệnđóđểsauđimẹ.-Làmsaođểsauđược,sớmmuộngìngườitacũngbiết–BàNguyệtthở

dài.-Cháunghĩthếnày,đứabélàconcủaaitrongbangườithìcũngcóảnh

hưởng không tốt. Anh Đại thì còn chuyện gia đình, anh Lâm thì còn sựnghiệp,màemMinhthìcònđangđihọc.Theocháu,haynhàmìnhcứcôngbốlàcóđứatrẻđượcmangđểởtrướccổngvàhaibácsẽlàmthủtụcnhậnconnuôi–Trangđộtnhiêngópý.

-Khôngđược–ÔngPhươnggắt lên.Vốn làngười thẳng tínhnênôngnghekhônglọttaicáchgiảiquyếtnày–Dámlàmthìphảidámnhận.ChiềunaytấtcảđixétnghiệmADNchotôi,chuyệnnàyphảilàmchorõràng.

-Thôiđượcrồi,mấybốconđừngtotiếngnữa,conbégiậtmìnhbâygiờ-BàNguyệtnhắcnhở-Mẹcũngnghĩnhưbốcáccon,khôngnênlàmchuyệnkhôngcólươngtâmnhưthếđược.Nếuđứabélàconcháunhàmìnhthìnhấtđịnh phải nhận nó.Hay làĐại, con kiếmmột phòng khám tư nào đó kíntiếngmộtchútđi,cógìcũngđỡảnhhưởngtớicácem.

-Vâng–Đạigậtđầu.-Conkhôngđiđâu–Minhđangngồi,độtngộtđứngdậynói.-Khôngđicáigìmàkhôngđi?–ÔngPhươngquáthỏi.-Conkhôngđimà.Đứabénàynhấtđịnhkhôngphải làconcủacon–

Minhgiãynảylêntrướcconmắtngạcnhiêncủacảnhà.-Chúchắcchứ?–Đạingẩnrarồichợtphálêncười–Haylàchúcóvấn

đềgìđónênmớichắcchắnnhưthế?Khôngcầnxấuhổ,cứnóirađi.Bâygiờchuyệnấylàbìnhthườngmà.

-Anh...–Minhđỏmặttíatainhưngchỉlắpbắpmãikhôngnóiđượcgì.Mãimộtlátsau,thấymọingườivẫnchằmchằmnhìnvàomìnhđợicâu

giảithích,Minhnhắmmắtlạinóinhưhét:-Conchưatừngvớicôgáinàocả...Nóirồianhvùngvằngđứngdậy,đithẳnglênlầu.Minhlêntớitầnghaithìmọingườiởdướimớihiểuracâunóicủaanh,

lậptứccườiồlên,khôngkhícăngthẳngtrongnhàcũngvìthếcũngdịuđirấtnhiều.

CHƯƠNG11CUỘCHẸN

CôytácủaphòngxétnghiệmADNtrònmắtnhìnbốnngườiđànôngmặtméo xệch đang xếpmột hàng ngang trướcmặtmình. Lâu lắm rồi phòngkhám của cômới cómột trường hợp hy hữu như thế, khimà có tới bốnngườiđànôngcùngtớixétnghiệmADNđểnhậnmộtđứacon.Ngườigiànhấttrongsốhọtócđãđiểmbạchếtnửamáiđầu,ngườitrẻnhấtchắccũngchỉngoàihaimươimộtchút.Trongđóngườithanhniênởgiữadùđeokínhnhưngvẫnchocôcảmgiáckháquenmắt,giốngnhưđãtừnggặpởđâurồi.Họhaohaogiốngnhaunêncôđoánđâylàmộtgiađình.Saulưnghọlàmộtngườiphụnữđứngtuổi,tayđangbếmộtđứabé,bêncạnhlàmộtcôgáitrẻtrung,xinhđẹp.

Đây chính là gia đình ông bà Phương vừa mới đưa nhau tới làm xétnghiệmADN.

Lúcđầuvốnchỉcóbaanhcontraibịbắtlàmxétnghiệm,nhưngsauđókhôngbiếtsuynghĩthếnào,bàNguyệtcũngbắtcảôngchồngmìnhtớiđâynốt.Làmsaobàcóthểbiếtôngkhôngănvụngkhirangoàitrongkhibàsuốtngàybậnbịuởnhàvớithằngcháungoạichứ.ÔngPhươngsaumộthồicựnự,cằnnhằn,thậmchíquáttháonóinhưthếthìcònrathểthốnggì,nhưngcuốicùngôngcũngvẫnđànhchịuthuabàvợmình.

Côytánhìntờgiấyhẹntrêntaymìnhrồihỏi:-AilàNguyễnĐại?-Làtôi–Đạilêntiếngxácnhận.-AnhcóđặtlịchhẹnxétnghiệmADNchiềunayphảikhông?

-Đúngrồi.-Bácvàcácanhđiềnvàotờkhainàyđã.Saukhibốnngườiđànôngđiềntờkhaixong,côýtáđọcquarồihỏitiếp:-Khôngcómẹembéởđâysao?-Khôngcó–BàNguyệtlắcđầu.-Vậymờibácđưabévàotrước–Côytágậtđầurồichỉvàocănphòng

lấymẫuADN.BàNguyệtđirồi,côytálạiliếcnhìnbốnngườiđànôngđangđựcmặtra

chẳngbiếtlàmgì.Cảmthấyhơibuồncườitrướctìnhthếnày,nhưngrồicônhanhchânbướctheobàNguyệt.

~oOo~

KhigiađìnhôngbàPhươngcònởtrungtâmxétnghiệmADNthìLinhởnhàđangchơicùngcuTinvàdọndẹpcănbếp.Côngviệcmộtngàycủacôchỉcóvậy,cũngcóchútbuồnchán.Nhìnchiếcnôimàuhồngđểởgócbếp,nghĩlạichuyệnbansáng,khônghiểusaocôlạithẫnthờ.Côđitớibêncáinôi,khẽvuốt lên thànhnôi,mãikhôngchịu rờiđi.Chuôngđiện thoạibànreolêninhỏilàmcôsựctỉnh:

-Dạ,alôạ!Đầudâybênkiaimlặng.Linhlạinhắclại:-Alô,aivậyạ?-Anhđây,Linh–Đáplạicôlàmộttiếngđànôngtrầmthấp,dườngnhư

vừamớithởdàimộthơi.Linhgiậtmìnhsuýtlàmrơimáy:-Làmsaoanhtìmđượcsốđiệnthoạiởđây?Anhtheodõiemsao?-Emđãhứasẽgọichoanh.Nhưngemkhônggọinênbuộclònganhphải

đitìmem.Anhkhôngngờemlạiđangởđó.Làchuyệngìvậy,Linh?-Đâylàchuyệnriêngcủaem.-Đừngnóilàchuyệnriêngcủaem.Nóichoanhbiếtchuyệngìđangxảy

ra?Tạisaoemlạiởtrongcănnhàđónhưmộtngườiở?–Cườnggầnnhưquátlênvớicôởđầudâybênkia.

-Anhkhôngcóquyềnchấtvấnem–Linhlạnhlùngđáp.-Anhkhôngcóquyềnsao?Tớiđâygặpanh,chúngtasẽnóichuyện.Nói

choanhnghevấnđềcủaem,anhsẽlàmthayem.Chẳnglẽemkhôngtinanhcóthểthayemgiảiquyếthếtmọichuyệnsao?

-Đâylàviệcriêngcủaem,emsẽtựgiảiquyết–Linhcựlại.-Nếuemkhôngtớigặpanh,anhsẽnóichuyệnvớingườichủcănnhàđó

vềem.-Anhkhôngcóquyền–Linhnóinhưmuốnhétlên.-Anhchỉkhôngcóquyềnvớiem,cònanhcómọiquyền liênquan tới

anh–Cườngcứngrắnđáp–Emsuynghĩchokỹđi.Mộtthoángimlặng.Linhhítsâuvàorồithởhắtra:-Được,emsẽgặpanh.-Baogiờ?-Ngàymai.-Ngaybâygiờ-Cườnglạnhlùngdứtkhoát.-Bâygiờemkhôngthểrangoài.-Vậytốinay.-Được,mườigiờemsẽtớigặpanh.-Khôngcần,anhsẽđónemởcổng.Linhchưakịpđồngtìnhhayphảnđốithìđãngheđầudâybênkiadừng

kếtnối.Côđặtmáyxuống,thởdài.CôbiếtlàCườngsẽkhôngbaogiờbuôngthachocô.Côhiểutínhanh,

anh sẽ không ngần ngại đạp đổmọi thứ để đạt được điềumà anhmuốn.Chínhvìthếmàcôrấtsợkhianhnổinóng.Mộtngườiđànôngcôtừngyêurấtnhiều,từngquantâmlolắngrấtnhiều,nhưngrồicôkhôngthểchấpnhậnđượckhipháthiệnraanhchỉmuốnlợidụngcôđểđạtđượcmụcđíchtrongcôngviệc.Sựnghiệpvớianhvẫnlàtấtcả.Côtựhỏi,liệubâygiờtìnhyêungâythơvàbồngbộtngàyấycócònhaykhông?Dườngnhưđãcógìđórạnvỡ trong trái tim cômà khôngmột thứ gì có thể hàn gắn lại được, kể cảnhữnglờixinlỗichânthànhcủaanh.Mườigiờtối,tấtcảcácđèntrongcănnhàđãtắt,chỉcóánhđiệnngoàisânlelóihắtvàotrongquanhữngkhungcửasổbằngkính.Linhlenlénbòdậy,khoáctạmchiếcáogiólên,côđirangoài sân bằng cửa sau.Xuyên qua lối đi hẹp trong vườn, khẽ khàngmởcánhcổngnặngnề,côláchngườiđi,cốgắngkhônggâymộttiếngđộngnào.Tronglòngcôvôcùnglosợvàbấtan.

Khicôđóngcổng lại thì thấymộtchiếcxeconmàuđenđãđỗởsát lềđườngtừkhinào.TrongxeCườngđanglặnglẽngồiđốtthuốc.Thấycô,anhkhôngxuốngxe,chỉđưamắtrahiệuchocômởcửangồivàoghếbêncạnhmình.

Sauđó,Cườnglặngyênchoxechạyđi.Chiếcxevừachạyđithìởphíangượcchiềucómộtchiếcmôtôđangphóngtới.Haichiếcxeđiquanhau,ngườingồi trongxeô tôcũngkhôngquáđểý,nhưngngườiđixemáythìngoáilạinhìnrồimớiphóngthẳngvềphíacánhcổngsắtcủangôibiệtthựmàurêuđangngủimlìmtrongđêmđônglạnhgiá.

CHƯƠNG12HỢPĐỒNG

Cườngláixequavàiconphốlớn,khôngđịnhđiđâu.CuốicùngchiếcxeđỗlạibênbờhồTây.Cườngđưataybậtmộtbảnnhạc,làbảnnhạcmàhaingườihaynghechungkhicònởnướcngoài.

-Anhmuốnnóigìthìnóinhanhlên,emcònphảivề-Linhnhìnraphíacửasổnóikhẽ.

-Emhãyrờikhỏicănnhàđóđi.-Khôngđược–Linhkiênquyếtlắcđầu.-Tại saokhôngđược?Nếuemcầnmột côngviệc, anhcó thểchoem.

Nếuemcầntiền,anhcũngcóthểchoem?Nhưngtạisaoemlạichọncôngviệcđó?Tạisaolạilàngôinhàđó?

-Emcólýdoriêngcủaem.-Lýdocủaemlàgì?-Emkhôngthểnói.-Emcoianhxalạtớinhưvậysao?-Dùkhôngxalạemcũngkhôngthểnói–Linhbướngbỉnhđáp.-Emvẫnbướnglắm–Cườngnóirồimởngănkéo,lấytừtrongđóramột

bìthư,đưachocô.Linhngạc nhiên nhìn anh, nhưngCườngkhông có ý định giải thích gì

hơn.Cômởphongbìra,bêntronglàmộtxấpảnh.Vừanhìnthấynhữngtấmảnhcôliềntáimặtđi,cảngườirunlên.

-Anhtheodõiem?Anhkhôngcóquyền–LinhquaysangnóinhưhétvớiCường.

-Nếuanhđưanhữngtấmhìnhnàychonhàđóthìkhôngbiếthọsẽphảnứngthếnào.

-Anh…Anhmuốngì?–Linhtứcgiậnnói.-Anhmuốnemtừbỏtấtcảnhữngchuyệnnàyvàquayvềvớianh.Chúng

tasẽcùngnuôiđứabéđó.-Anhkhônghiểugìcả-Linhlắcđầu.-Anhhiểunhiềuhơnemcóthểnghĩđấy.-Khôngđược,emởđócòncólýdokhác,emkhôngthểđibâygiờ.-Lýdocủaemlàgì?Còncólýdoquantrọnghơnđứabénàysao?-Còn…-Linhgậtđầumộtcáchnghiêmtúc.-Anhcóthểgiúpem–Cườngkhẳngđịnh.Linhquaysangnhìnanh,ánhmắtcôgầnnhưđangvanlơnanh.-Anhkhônghiểusao?Nếuanhcòntiếptụctìmemthìmẹanhrồicảvợ

chưacướicủaanhnữasẽkhôngthachoemđâu.MộtmìnhemthìkhôngsaonhưngbâygiờemcònbéThiênÝ.Emkhôngthể…

-Quênđi…-Cườngbấtngờvươntaykéocôômvàolòngvànóitiếp–Đừngđểýnhữngchuyệnđónữa.Cóanhởđây,khôngaicóthểđộngtớiemđược.Chỉcầnemtinanh.

-Khôngđược–Linhdứtkhoátđẩyanhra–Đâylàviệcriêngcủaemvàemmuốntựmìnhgiảiquyết.

-Emcònyêuanhkhông,Linh?–Cườngchợthỏi.Linhsữngngườitronggiâylátrồicômímchặtmôilại,lắcđầu.Mộttia

thấtvọngvụtquamắtCường.Nhưngrồianhlấylạivẻbìnhthường.-Cóphảiemcònrấtgiậnanh?-Khôngcó–Linhlắcđầu.-Emcóbiếtngườicontraicảcủanhàđólàbạnthâncủaanhkhông?Linhsữngsờ,quayngoắtsangnhìnCường.Cườngnóitiếp:-Ừthìbọnanhvừalàbạnthânvừalàđốithủ.Emnghĩanhcóthểmởto

mắtnhìngiađìnhbạnthâncủaanhbịngườikhácâmmưuphátankhông?-Anh…-Hãyvềbênanhvàanhsẽgiúpem trả thù.Hoặcanhsẽđemhếtmọi

chuyện nói cho Đại. Thế nào thì em tự lựa chọn đi? – Cường lạnh lùngbuôngmộtcâu.

-Anhmuốnépemsao?-Anhkhôngépem.Làemépanh.Emtớilàmvĩnhviễnchoanhvàanh

choemmọithứemcầnđểđạtđượcmụcđíchcủamình.Emsuynghĩkỹđi.-Tớilàmvĩnhviễnchoanh?–Linhnhìnanhnghihoặc–Tứclàkhông

liênquantớichuyệntìnhcảm,đúngkhông?-Đúng,emcóthểyêubấtcứthằngnàovàlấybấtcứthằngnàoemmuốn,

anhkhôngquantâm.Anhchỉcầnbàntaycủaem…Thếnào?-Emmuốnsuynghĩ.-QuyếtđịnhngaybâygiờhoặcngàymaianhsẽđigặpĐại.Cườngnóirồirúttiếptrongngănramộtphongbìnữa.Linhrunrunmở

ra.Bên trong làmột tờhợpđồng laođộng.Linhđọc lướtqua toànbộnộidung,thấykhôngkhácnhữnggìCườngnói,tráncôkhẽnhănlại.Dườngnhưcô đang đấu tranh tư tưởng rất dữ dội, răng cắn chặt vàomôi, tưởng nhưmuốnbậtmáura.Mộthồilâu,cônhìnCường,kiênquyếtnói:

-Được,emđồngý.Đưabútcủaanhđây,emsẽkí.-Tốt.Cườngnhếchmiệngcười:-Vậylàđượcrồi.Anhmongemsớmtớinhậnviệc.-Anhcóthểhoãnchoemmộtthờigianđượckhông?-Baolâu?-Sáutháng.-Khôngđược–Cườnglắcđầu.-Vậybatháng.Đúngbathángthôi.Sauđóemsẽtớichỗanhlàm,được

không?Cườngsuynghĩgiâylátrồigậtđầu:-Cũngđược.Anhchoemthêmbatháng.Linhimlặngkhôngđáp.Cườngcũngkhôngđểýtới tháiđộcủacôlúc

này,anhlạnhlùngmởmáyrồiláixeđưacôtrởvề.Linhkhẽkhàngmởcổngrồilạiđivàotrongbằnglốicửasau.Vừalầnmò

đượccôngtắcbậtđiệntrongphòng,côsuýthétầmlên.Minhđangngồiởcuốigiường,nhìncôchằmchằm.Thấyvẻmặtcóvẻ

hoảngsợcủacô,Minhcaumày,gườmgườmnhìntớichiếcphongbìmàcôvẫncầmtrêntay.

-Saoanhlạiởphòngcủatôivậy?–LấylạibìnhtĩnhLinhnóibằnggiọngkhôngbằnglòng.

-Nhàtôi, tôimuốnđiđâuthìđi,khôngđượcsao?Côvừađiđâuvề?–Minhlạnhlùnghỏi.

-Tôicóviệcphảirangoài–Linhđặtphongbìvàotrongtủquầnáo,đáplạilạnhtanh.

-Rangoài?TrênmộtchiếcCayennesao?MinhhỏivuvơmộtcâunhưngcũngđủlàmchomặtLinhtrởnênxám

ngoét.-NếucôđãcóthểngồilênmộtchiếcPorschesangtrọngnhưthế,vậycô

còngiảnghèogiảkhổtớinhàtôilàmgì?–Minhnghiêmgiọnghỏi.-Emlàngườithếnào,anhchỉcầnhỏibácHiềnlàhiểuthôimà–Linhấp

úngđáp.-Nếucôkhôngmuốnnóivớitôi,vậymainóichuyệnvớibốmẹtôinhé!

–Minhnhếchmépcười,dườngnhưanhrấtkhóchịukhi thấycôngồi lênchiếcxesangtrọngđó,màngườiláichiếcxeấylạilàmộtngườirấttrẻvàđẹptrai.

-Emnóithậtmà…Cóngườimuốnhỏiemtintứcvềmộtngườikhácnênmớitớitìmem–Linhnói.

-Tìmai?Côthìcóquenaiđủkhảnănglàmbạncủanhữngngườigiàucónhưthế?–Minhtiếptụchỏidồn.

-Là…làchịNhậtLệ-LinhấpúngtrảlờiMinh.-NhậtLệ?Aihỏivềchịấy?-Emcũngkhôngbiết…Nhưnghìnhnhưlàtìmđểmờichịấytớilàmđầu

bếpchonhàhàngcủaanhta–Linhlắcđầu,bắtđầuđáptrơntruhơn.-Nhưngtạisaohắnlạitìmcô?-AnhtabiếtngườigiúpviệccủanhàanhlàdochịNhậtLệgiớithiệutới

làmnênmớitớiđểhỏitintứccủachịấy.NhưnganhtalạikhôngbiếtngườigiúpviệcấylàbácHiềnchứkhôngphảiem.

Minhnhíumàynhìncô,cốtìmramộtchútbốirốicủacô.MặcdùkhôngtinlờiLinhlắm,nhưngdườngnhưMinhngồiởđâyđợicôkhôngphảiđểbiếttườngtậnmọichuyện.Anhchỉmuốncônóirõmốiquanhệcủacôvàthằngchakiamàthôi.AnhcũngquênmấtcáiphongbìmàLinhvừacấtvào

trongtủ.-Cônóithậtchứ?-Emnóithậtmà–Linhgậtđầuchắcnịch.-Tốtnhấtcôđừngcólàmgìkhuấttấtsaulưnggiađìnhtôi,nếukhông

đừngtráchtôivôtình–Minhgằntừngchữmộtsauđóđirakhỏiphòng.Linhđợinghe tiếngbướcchânMinhlên lầurồimới thởhắt ra.Timcô

vẫncònđậpthìnhthịch.ThậtmayMinhkhôngphảilàngườiđanghinêncônóiquanhquanhmộtlúcđãcóthểlừađượcanhrồi.

Mộtngàynhiềuchuyệnvàrấtmỏimệtcuốicùngcũngsắptrôiqua!

CHƯƠNG13CÓCONGÁITHẬTTỐT

ĐứatrẻđượcđặttênlàNhưÝ,têngọiởnhàlàMít.Mặcdùchưa rõ ai làbốcủađứa trẻnhưngcảnhàôngbàPhươngđều

đồngýcáitênnày.ĐợicókếtquảADNxongthìsẽđilàmkhaisinhchonó.Saunhữnggiâyphútcăngthẳngbanđầu,vàingàysau,khôngkhítronggiađìnhbàNguyệtdườngnhưcònvuivẻhơntrước.

CólẽvìgiađìnhchỉcómộtcôcongáinuôinhưngđãsớmđilấychồngxanêncảnhàôngPhươngđềurấtyêuquýđứatrẻnày.Ngàythường,ôngPhương nếu khôngmảimê với đám cây cảnh thì lại đạp xe đi thămmấyngườibạngià,đánhcờ,nóichuyệnphiếmcảngày.Bâygiờôngởnhàsuốtngày.Ônghayđòibếđứabé,nựngnó,mắng“thằngbố”nó.Dùnólàconcủađứanàotrong3thằngconôngthìnócũnglàđứacháunộiđầutiêncủaông.ÔngquýcháugáitớimứcbàNguyệtthỉnhthoảngcònphảilườmnguýt,tựnhủtrongđầukhôngbiếtchừngnólàconôngthìôngmớiyêuchiềuđứabénhưthế.

Nhưngsauđóbàpháthiện,cảbađứacontraicủabàcũngthayđổigiốngbốmình, kể cả thằngLâmvốn bận bịu nhất cũng năng về thămnhà hơn.ThằngMinhthìchiềunàođihọcvềcũngphảivàohônđứabémộtcáirồimớichạylênphòng.CònthằngĐạithìcứhaingàylạirẽvềmộtlần,mangtheođủcácthứđồchơi,sữavàthứcăn,dặndòbàNguyệtvàLinhđủcáckiểu.

Saukhiđi xét nghiệmADNvề, hômsauĐại lại tới chởbàNguyệtvàNhưÝ tới bệnhviện.Đứabéhiệnđãđượchơnbảy tháng, sứckhỏephát

triểnbìnhthường,khôngcóbệnhbẩmsinhnào.ĐiềuđócànglàmbàNguyệtthắcmắc,khôngbiếtngườimẹnàolạicóthểnhẫntâmbỏrơimộtđứaconnhưthế?

NgàyĐạicầmkếtquảxétnghiệmADNvề,ôngPhươnggọicảmấyđứaconlại,trịnhtrọngbócchiếcphongbìcònnguyênniêmphongtrướcmặtcảnhà.Saukhixemquanộidungcủatờkếtluậnxétnghiệm,mặcdùcónhiềuchỗ là thôngsốkhoahọcôngkhônghiểu,nhưngônghiểurõkếtquảcuốicùnglàgì.ÔngngẩngđầuliếcnhìnLâmvàMinh.Haingườinàymặtmũitáimét.NhưngôngcũngkhôngnhìnhaiđứaconlâumàđánhmắtsangĐại.Đạidườngnhưđãbiếttrướckếtquảnêntrongmắtanhvừacósựbốirối,lạivừacóniềmvuivàhưngphấn,anhngẩngcaođầu,nhìnthẳngvàomắtbốmình,khônghềcóýnétránh.

Thấytháiđộcủacontrainhưvậy,ôngPhươngchỉthởdàirồiđưatờkếtquảchobàNguyệt.BàNguyệtnheomắtđọcmộtlúc,sauđónhìnthẳngvàomắtĐạihỏi:

-Conbélàcongáicủacon,conđịnhthếnào?LờibàNguyệtnóirachínhlàmộtlờikhẳngđịnh.Ngồiởbênkia,cảLâm

vàMinhđềuthầmthởphàonhẹnhõm.ĐãchuẩnbịsẵncâutrảlờinênĐạiđápmộtcáchbìnhtĩnh:-BâygiờconcònchưacóđiềukiệnđểnuôibéNhưÝmộtmìnhđược.

Conmuốnnhờbốmẹtrôngcháugiúpconmộtthờigian,tớikhicontìmramẹconbé,hoặcmộtngườibảomẫuđángtin.Nếuđượcthì từmaiconsẽchuyểnvềnhàở…

BàNguyệtthởdài:-Thôithìcondạicáimang.Conbédùsaocũnglàmáumủnhàmình,là

cháunộicủabốmẹ, tấtnhiênkhông thểkhôngchămsócnó.Nhưngcũngphải cốgắng tìm ramẹnó,hỏi rõnguyêndo,đừngđểngười ta chịu thiệtthòi.

Đạigậtđầuvângdạ.Sauđóanhđilênphòngcủamình,cănphòngbâygiờđãđượctrưngdụnglàmphòngngủchocongáianh,gầnđólàmộtchiếcgiường dành cho Linh. NhưÝ đã ngủ từ sớm, anh khẽ ngồi xuống cạnhchiếcgiườngnhỏcủacongái,nhìnnóbằngánhmắtvừayêuthương,vàbốirối,lạivừacóchútkhótin.Anhkhôngthểtinđượcrằng,mớihômquaanh

cònlàmộtngườiđộcthân,vậymàgiờđâyanhđãcómộtcôcongáixinhxắn,đángyêuthếnày.

Cảmgiáclàmchathậtlạ.Trướcđâyanhkhônghềcósuynghĩmuốncógiađình,nhưnghiệntại,khicómộtđứacon,anhlạithấycógiađìnhcũngthậttốt.Đứabérồisẽlớnlên,nósẽgọianhlàbố,sẽômhônanhkhianhđilàmvề.Mỗingàycuối tuần, thayvì tiêuphí thờigianvàonhữngmối tìnhchẳngđiđếnđâu,anhcóthểđưacongáiđichơicôngviên,đithămsởthú,đi xem phim hoặc đi dã ngoại.Mỗi tối, thay vì đi bar uống rượu tới saykhướtrồimớitìmmộtcônàngnàođóquađêm,anhcóthểdạyconhọcbài,đọc truyệncổ tíchchoconnghe.Trướcđây,khicònyêu thật lòngmộtcôgái, anh cũng từng ước sẽ có những cô con gái, để có thể đặt cho chúngnhữngcáitênthậthayvàmuachochúngthậtnhiềuquầnáođẹp.

Đạicứngồithấtthầnnhưthế,khôngbiếtrằngLinhđãvàophòngtừbaogiờ.Côđứngởngoàicửanhìnanhmộtlúcsauđómớibướcvào.TiếngbướcchânkhiếnĐạisựctỉnh.Thấycô,anhmỉmcười:

-Anhđịnhlênchơivớiconbémộtchútrồivề,khôngngờnóngủrồi.Linhkéochănđắplạichobé,nóikhẽ:-Embévừamớingủmộtlúcrồi.-Ừ…Thờigiannàychắcemvàmẹanhvấtvảlắmnhỉ?-Chỉbácmớivấtvảthôi,emchưacókinhnghiệmchămsóctrẻconnên

cũngkhônggiúpđượcgìnhiềuchobác.-Emnhìnconbécógiốnganhkhông?–Đạilạinhìncôcongáiđangngủ

sayrồichợthỏitiếp.Linhgậtđầu:-Giốnganhlắm.-Ừ…Congáianhthìphảigiốnganhchứ.-Thếcònmẹđứabé?-Anhkhôngbiết.Trongđầuanhthựcsựkhôngnghĩraaicóthểlàmẹ

củaNhưÝcả-Đạinhúnvai.-Nhiềuvậysao?–Linhtủmtỉmcườihỏilại.-Cũngcó thểchỉ là tìnhmộtđêmvớimộtcônàngnàođó–Đạidửng

dưngtrảlời.-Nhưngchắchẳnphảilàngườibiếtrõvềanhchứ?Vìngườiđóbiếtnhà

bốmẹcủaanhcơmà?–Linhgợiý.-Ừnhỉ…-Đạingẩnramộtlúc–Thếthìcólẽlàkhiđóanhsay.Anhmà

saythìkhitỉnhanhchẳngnhớgìhết.-Thếthìnguyhiểmđó–Linhcười.-Nhưnganhítkhisaylắm.Ngườicóthểlàmanhsaycũngkhôngnhiều,

đómớilàvấnđề.Đượcrồi,anhsẽsuynghĩvấnđềnàysau.Dùsaocócongáicũngthậttốtmà,đúngkhông?

-NhưngNhưÝcũngcầncómẹchứ?-Anhcóthểnuôiconmộtmình–Đạinóinửađùanửathật.Linhkhôngnóigì,vặnnhỏđènngủhơnmộtchútrồinóivớianh:-Anhnênvềnhàđểngàymaicònđilàmchứ?-Àừ…Tấtnhiênrồi.Phải làmviệcchămchỉđể lấy tiềnmuasữacho

con–Đạibậtcười,sauđóanhđứngdậy,khẽhônmáđứatrẻrồimớiđirangoài.

-Ngườitanóitrẻconcònnhỏkhôngnênhônnhiều,nếukhôngđêmngủnósẽhaybịgiậtmình–Linhnóivớianh.

-Thếà?Anhsẽkhônghônnhiềunữa.-Vớilạianhnênbỏthuốcđi,hơithởcómùithuốclácũngkhôngtốtcho

conbé.- Được…Được…Anh sẽ bỏ. Sao em nói em không có kinh nghiệm

chămtrẻconmà?Anhthấyemrấtrànhđấychứ?-Cóvàicáiembiết,vàicáikhông.Emcũngcócháucơmà–Linhgiải

thích.-À,ừnhỉ-Đạigậtđầu.Thấyhaingườiđixuống,MinhliếcmắtnhìnLinh.TừsauhômbịMinh

pháthiệncôrangoàigặpCường,LinhthườngxuyêntránhmặtMinh.Bữaănsángcủaanh,côcũngkhông tự làmtheoýmìnhnữa,để tránh lạiphảitranhcãivớianh.

Dườngnhưkhônghiểunhữngđợt sóngngầmđangdiễn ra trongchínhgiađìnhmình,vợchồngôngPhươngvẫnđangbànbạcvềviệclàmkhaisinhchobéNhưÝcũngnhưlàmcỗmờihọhàngvàotuầnkếtiếp.

~oOo~

SaukhibiếtđượcNhưÝ làconcủamình,Đại lập tứcchuyểnvềsốngcùngbốmẹ.SaukhiĐạilàmgiấykhaisinhchocongáixongthìnhàôngbàPhươnglạitổchứcmộtbữatiệccoinhưlàmlễramắtNhưÝvớihọhàngnộingoại.Đứatrẻrấtngoanvàkháukhỉnhnênaicũngyêuquý,tranhnhaubếvàtặngnórấtnhiềuquà.

Đạivẫnđilàmđềuđặnmỗingày,nhưngbuổitốianhkhônglacàquánxá,hòhẹntraigáinữamàchămchỉvềnhàăncơmcùngbốmẹ,sauđóchơiđùacùngcongáicho tớikhinóngủ.NhưbàNguyệtnhậnxét, từngàycócon gái,Đại ngoan hẳn ra.Anh không hút thuốc, cũng không uống rượu,càngkhôngbuôngthảmìnhvàonhữngcuộchẹnhòvôbổnữa.Anhdườngnhưtrởthànhmộtngườibốmẫumực,mộtngườiđànôngtrưởngthànhthựcthụ.

Huyền–côcondâu tương laiđượcôngbàPhươngchọn, sauvàingàygiậndỗivìquábấtngờ,hiệntạiđãchấpnhậnsựthậtnày.CóvẻHuyềncũngquýđứabé,chămchútnórấtcẩnthận.

NgôinhàtừkhicóbéNhưÝthìvuinhộnhẳn.NgaycảngườinghiêmtúcnhưôngPhươngcũngrấthaycườiđùa.Ôngcũngbớtkhótínhhơnvớimấyđứaconcủamình.Đôikhinhìnthấycảnhđầmấmtronggiađình,bàNguyệtthầmnghĩ:cómộtđứacongáithậtlàtốt.

CHƯƠNG14GẶPLẠI

Đạiđập tậphồ sơxuốngmặtbàn làmngười trợ lýđangđứngphíađốidiệncũngphảigiậtmình.Mặcdùbìnhthườnganhlàngườirấtvuitínhvàhàihước,nhưngtrongcôngviệc,anhlạivôcùngnghiêmtúc.LạnhlùngvàcươngquyếtchínhlàtínhcáchcủaĐạitrênthươngtrườngvànhữngailàmviệcvớianhđềuhiểurấtrõđiềuđó.

-Tôithuêanhtavềlàmđầubếp,choanhtavinhquangcủaviệctrởthànhbếptrưởngnhàhàngnămsaokhôngphảiđểngheanhtanóirằng:“Tôisẽcốgắng”.Nếuanhtacóthểnóicâu:“Tôisẽlàmđược!”thìtôisẽtiếptụcgiữanhtalại,cònnếukhôngthìtìmngườithaythếngaylậptức.Hợpđồngsắptớinàyrấtquantrọngvớichúngta, tôikhôngthích thấynhânviêncủa tôikhichưalâmtrậnđãmấttựtinnhưthế.

-Tôihiểu,thưagiámđốc–Ngườitrợlýgậtđầunói.-Tốt.Còndanhsáchnhữngnhàhàngcũngcóýđịnhnhảyvàohợpđồng

nàythìsao?–Đạihỏitiếp.-Tôisẽchuyểnlênchoanhsớmnhất trongsángmaicùngvớibảnbáo

cáothuchithángnày.Ngườitrợlýgậtđầukhẳngđịnhmộtlầnnữasauđórútluirangoài.Đại

gậpmớgiấytờlại,nhìnđồnghồvàđứngdậy.Trướckhiđi,anhkhôngquênnhìntấmảnhtrướcmặtbàn,mỉmcười.ĐólàảnhcủaNhưÝchụpcáchđâykhônglâu.

ĐạiláixemộtmạchtớiĐinhLễ-khuphốbánsáchlớnnhấtởHàNội.Lâurồianhkhôngtớiđây.Mọilầnkhimuasáchvềtrẻsơsinhanhđềurẽ

vàonhà sáchđể tìmchonhanh.Bâygiờvềnhà, saukhiNhưÝngủ, anhcũngkhôngbiếtlàmgì,quaylạivớiviệcđọcsáchcólẽlàthíchhợpnhất.

Saukhi dạomột vòngquanh các quầy sách khoa học, tâm lý học, anhdừngbướcởquầysáchviếtvềtrẻsơsinh.Anhnhấcvàicuốnlên,đọcquanộidungthấycuốnnàocũngcầnthiếtnêncứthếnhặtlấy.Chỉmộtchốctrêntayanhđãcótớinăm,sáucuốn.Nàolàsáchvềtâmsinhlýcủatrẻ,sáchdạycáchchămsócđểgiúptrẻpháttriểntrínão,sáchvềdinhdưỡngchotrẻ.

Lúcanhđangsay sưachọnsách thìnghe thấymộtgiọngnữ trong trẻovanglên:

-Chàoanh!Đạingẩngđầunhìn,chỉthấytrướcmặtmìnhlàmộtcôgáitrẻxinhxắn.

CôgáicóphầnquenmặtkhiếnĐạingẩnra,khôngnhớlàđãgặpởđâurồi.Khôngthấyanhnóigì,côgáilạilêntiếnglầnnữa:

-Anhkhôngnhớemhả?Chúngtatừnggặpnhaurồi,emcònnợanhmộtlờimờiđicàphêđó.

LúcnàytrongđầuĐạimớihiệnlênhìnhảnhcủacôgáimàanhgặpcáchđây hơn một tháng. Cũng tại một gian hàng sách, cô gái đã năn nỉ anhnhường lạimột cuốn sáchvềdu lịch.Côgái đónóigiọngSàiGòn rất dễthươngnênbịanhvặnvẹo,trêughẹomộthồirồimớinhườngchocuốnsáchđó.Sauđóanhcònlấyđượcsốđiệnthoạicủacônhưngrồiquênmất.Côgáicũngkhônghềgọilạichoanh,nênhômnaykhôngtìnhcờgặplại,chắcanhđãchẳngnhớramìnhtừnggặpmộtngườinhưthế.

-Ồ,anhtưởngemsợanhnênđãtrốnrồichứ?–Đạicườitrêuchọc–Cáinàylàchạytrờikhôngkhỏinắngđâymà.

-Ngườitabảocóduyênnợthìcótrốncũngkhôngthoátđược.Chắclàchúngtacóduyênrồi–Côgáicườirấtduyên,tựtinđáplạianh.

-Vậybâygiờemtínhsao?Cósáchđểtrảanhchưa?-Đi,nếuanhrảnh thìemmờianhđicàphêngaybâygiờ -Côgáigật

đầu.Mãichotớikhingồiyêntĩnhnhìnlycàphêđangbốckhói,Đạimớinhìn

kỹcôgáinày.Côcònkhátrẻ,nhìnchỉchừngngoàihaimươimộtchút.Vầngtráncao,

bướngbỉnh,đôimắtsángvànhanhnhẹn.Côquàngmộtchiếckhăndệtmàu

xanh,rấthợpvớibộđồmàcôđangmặc.Côgái lục trongchồngsáchcủamìnhrồiđẩytớitrướcmặtanhmộtcuốnsách.Đóđúnglàcuốnsáchvềdulịchmàhômtrướcanhđịnhmua.

-Đấy,trảchoanh,hếtnợnha–Côgáimỉmcười.-Thếkhôngkíà?–Anhhỏilại.-Kígìạ?–Côgáingẩnrahỏi.-Kítặngấy.Tácgiảcủasáchđãtặngthìcũngnênhàophóngmộtchút

chứ.Côgáitrònmắtnhìnanh,haimáhồnglên.Côtủmtỉmcười:-Saoanhbiếtemlàtácgiảcuốnsách?-Giọngđiệunonnớtvàlanhchanhynhưtínhcáchngoàiđờicủaemcòn

gì–Đạitrêu.-Giậnnha,anhđãđọcchưamànhậnxétthế?–Côgáikêulên.Đạibậtcườitrướcvẻtrẻconđó:-Anhcóđọcqua.Vớilại,ảnhemchìnhìnhngaytranggiớithiệutácgiả

mà.-Thếsaoanhcònđịnhmuanó?-Khôngphải chỉ cái nhìn củamột chuyêngiamới đượcđánhgiá cao,

sáchcủaemhấpdẫnvìemthổiđượcđammêcủamìnhvàotrongđó.-Anh làmnghềgì?Saođánhgiánhưchuyêngiavậy?–Côgáidường

nhưchẳngdỗihờnquálâu,liếnthoắnghỏi.-Anhhả?Anhlàmởquánăn…Nhưnganhcósởthíchđặcbiệtvớisách.

Sauđólàdulịch,khámphá…-Đạinói.-Woah,giốngemquá!-BútdanhcủaemlàGióMùaà?Thếtên thậtcủaemlàgì?–Đại liếc

nhìntêntácgiảtrênbìasáchrồihỏi.-TườngVi.-Mộtcáitênhayđó.AnhtênlàĐại.-EmbiếttênanhlàĐạirồimà.Trêncáicardấy–TườngVigậtgùtỏvẻ

biếtthừarồi.-Nóimớinhớ,tạisaoemkhônggọichoanh?-TạisauđóemcũngrờiHàNộingay.ỞSàiGònmưahoài,chạyxebị

dínhnướcmưa,cáicardcũngnátluôn,khôngcònnhìnrasốcủaanhmàgọi

nữa.-EmlàngườiSàiGònà?-Vâng,emsinhravàlớnlênởSàiGòn.-Baonhiêutuổi?-Haimươiba.-Trẻquá!-Anhcũngcógiàđâu.TườngVikhuấymạnhlycàphêtrongtayrồikhẽnhấpmộtngụm.-Nhócnghĩanhbaonhiêutuổirồi?-Nhìnanhcòn trẻmà,hơiôngcụnonchút thôi–TườngVinheomắt

nhìnanhrồibuôngtiếpmộtcâu.Đạibậtcườivìcâunóiđó,nhưnganhcũngkhôngbànluậngìthêm.-EmraHàNộilâuchưa?Ralàmviệchayđidulịch?–Anhhỏitiếp.-Lầntrướckhigặpanhthìemmớirađâyđượchaingày.-Chà,coibộHàNộicũnghấpdẫnghê.Đirồimàcònquaylạinữa–Đại

nhịpnhịpngóntaylênbànđầythíchthú.-Emcũngđithămthúđượcgìnhiềuđâu.MuốnhiểuHàNộithìphảiở

lâulâumộtchút.Lầntrướcrađâyemđãtínhởlạimộtthờigianrồi,màsauđócócôngchuyệnnênphảibayvàoSàiGòngấp.Giờmớilạicóthờigiantrởra.

-Đúnglànhàvăncókhác,mơmộngquá!–Đạigậtgùnhậnxét.-Khôngcóvốnsốnglàmsaomàviếtchứ?Màmuốncóvốnsốngthìphải

nhíchthôi.TườngVi cười nói nhưng trongmắt lại xẹt qua nét buồn bã, điều này

khôngthểthoátkhỏiánhmắttinhtườngcủaĐại.-Mỗingườimộtmụcđích.Đừngquásađà,quámơmộnglàđược.Dù

saoanhcũngrấtkhâmphụcem,dámlàmđiềumìnhthích.Ngừngmộtchút,Đạitiếp:-Anhcũngthíchviết,nhưngchắclàkhôngviếtnổi…-Saolạikhông?-Bận.Hơnnữaanhcảmthấyanhkhôngcókhảnăngcầmbút,anhkhông

tựtin.Đạiđịnhnóitiếpthìđiệnthoạiđổchuông.Nóichuyệnđiệnthoạixong,

anhquaylạivớicônhàvănvẫnđangngồilơđễnhnhìnrangoàicửakính.-EmđịnhraHàNộibaolâu?-Cũngchưabiết,đểxemHàNộigiữchânemđượcbaolâuđã–Tường

Vinhúnvai–NhưngcũnglâuđóvìHàNộicónhiềucáiđểkhámphámà.-OK,nếucầngiúpgìthìcứgọianh!TườngVithốtlênvuimừngnhanhtaynhậntấmcardtừĐại.Họchiatay

tronglòngmỗingườiđềunhưcómộtniềmvuinhonhỏ.

CHƯƠNG15ĐỐIMẶT

Ngày cuối năm,Đại quyết địnhđưaNhưÝ tới nhàhàng chơi.Linhđicùnganhđểchămsócchoconbé.ThếnênkhiLinhvừaxuốngôtôvàđưaNhưÝchoĐạibếởsântrướcthìtinnàyđãlậptứctruyềntớitaitừngnhânviêncủaanh.Ainấyđềutòmòchạyranhìncôgáivàđứabéđicùnggiámđốc,aicũngcốđoánxemthânphậncủahaingườinàylàgì?NhìnĐạivàcôgáikiađicùngnhauthìkhônggiốngmộtcặpvợchồng,thậmchílàmộtđôitìnhnhân.CôgáiănmặcquêmùalạikhôngcónétnàoxứngvớimộtgiámđốchàohoanhưĐạicả.Hơnnữachẳngainhìnthấytronghaimắthaingườicómộtchúttìnhyêunào,ngoàisựquantâmchungdànhchođứabé.

ĐếnkhiĐạigiớithiệurằngđứabélàconanh,còncôgáikialàbảomẫucủađứabé thì ainấyđềungơngácnhìnnhau.Đámnhânviênnữvốnvôcùngngưỡngmộgiámđốccủamìnhthì thẫnthờ,mọiướcmơLọLemcứthếmàtanvỡ.

TronglúcĐạigiảiquyếtcôngviệcthườngngàythìLinhchobéNhưÝvàoxeđẩyđidạotrênbãicỏtrướcnhàhàng.Mùađôngnêntrờikhôngcónắng,chỉcógióseselạnh.VìsợcongáibịlạnhnênĐạiítkhichoaibếnórangoàichơi,nhưngvìbàNguyệtnóitrẻconthìcầncóánhsángtựnhiênmớipháttriểnkhỏemạnhđượcnênhômnayanhmớiquyếtđịnhđưanóđếnđâyđểthayđổikhôngkhí.ConTuyếtchạytungtăngbêncạnhxeđẩy,thỉnhthoảnglạichạytớicọmìnhvàoxevàđểNhưÝdùngtaytúmlấybộlôngcủanó,cườikhanhkhách.Nódườngnhưcũngnhậnra,côcongáibénhỏnàylàmộtngườirấtquantrọngđốivớichủcủamình.KhiLinhđịnhđẩyxe

quaytrởlạithìthấycóhaingườiđànôngđangđitới.Cảhaiđềumangdángdấptừatựanhau,đangnóichuyệngìđókhávuivẻ.MộttronghaingườilàĐại,ngườiđibêncạnhanhlàCường.

CườngnhìnLinh,haimắtanhhơinheolạicười,mộtnụcườiđầyẩný.Linhkhẽbặmmôi,chầmchậmtiếnvềphíahọ.

ĐạikhôngđểýtớihaingườimàvuivẻbếNhưÝlên,nựngnómấycâu,quaysangnóivớiCường:

-Đây,giớithiệuvớiông,thiênthầnnhỏcủatôi.Bấtngờkhông?-Hóarađâylàtinvuimàôngđịnhnóivớitôiđấyà?–Cườngđánhánh

mắtsangnhìnđứabékháukhỉnhtrêntayĐại–Nógiốngôngquá!-Chuyện,khônggiốngtôi,chẳnglẽgiốngôngà?-Thếmẹnóđâu?–Cườnglạihỏitiếp,nhưngánhmắtthìliếcnhìnsang

Linh.SaucâuhỏinàycủaCường,mặtLinhtáiđi,côtrừngmắtnhìnanh.Cườnglờđilàmnhưkhôngthấyánhmắtđó.-Cũngkhôngbiếtnữa–Đạinhúnvai–Màcóquantrọnglắmđâu.CườngchỉsangLinh,hỏihanvờnhưkhôngquenbiết.-À,bảomẫucủacongáitôiđấy.CôấytênLinh,cùngquêvớiNhậtLệ-

Đạitrảlời.-Thếà?–Cườngcườivàtiếnlại,đưatayvềphíaLinh–Chàocô,tôilà

Cường.Linhcảmthấyhơi tứcgiậnkhibịanhđùabỡn,nhưngcũngkhôngcòn

cáchnàokhácđànhđưatayrabắt,línhíchàolại.Cườnghơisiếtlấytaycô,dườngnhưkhôngcóýđịnhbuôngra,màquaysangnóivớiĐại:

-Tôicũngcótinvuiđây.EmgáicủaNhậtLệđãđồngývềlàmchotôi.CâuthôngbáonàycủaCườngkhiếnLinhrunlên,Đạicũnghơisữnglại,

nhưngrồianhthảnnhiênnói:-Thếà?ChúcmừngôngvìđãcóđượcsiêuđầubếphàngđầuChâuÁ.-Ừ…NếuvậythìviệctranhhợpđồngmởnhàhàngngoàiResortCôTô

sắptới,kếtquảthếnàocũngcònkhónóilắm!–Cườngkhônggiấunổivẻđắcý.

-Quyluậtcủasựcạnhtranhthôimà–ĐạitỏrakhôngquábậntâmtớiđiềumàCườngvừanói.

-Hìnhnhưôngđãthayđổi,khôngcònhiếuthắngnhưxưanữa–Cường

nhậnxét.-Từkhi biếtmình cómột đứa congái, tôi không cònmuốnphiêu lưu

nữa,thíchnhữnggìchắcchắnhơn.-Ônglàmtôithèmlấyvợquá!–CườngliếcnhìnLinhrồicườivang.-Cònchờgìnữa?–Đạicũngcườitheo.-Tôicònchờcôdâucủatôilớnthêmchútđã–CườngnhìnLinh,sauđó

chàohaingườirồiđithẳng.

~oOo~

Vừachoxenổmáy,định lái rakhỏihầmthìmộtngười thình lìnhxuấthiệnởngayđầuxe,Cườngngẩngđầunhìnngườiđó,khôngxuốngxemàđểmặccôtựmởcửaxevàngồivàoghếbêncạnhmình.

-Saothế,cógìmuốnnóivớianhsao?–Cườngchâmchọc.-Hoặcdừnglạiviệclôitôiralàmtròcười,hoặcgiữachúngtasẽchẳng

cóhợpđồngnàocả-Linhlạnhlùngnóivớianh.-Anhlôiemralàmtròcườikhinào?–Cườngkêulênđầyoanuổng.-Anhcònnóilàkhông…-Linhtứcgiậnđáp.-Tấtnhiênlàkhôngthìanhphảinóikhôngrồi–Cườngcóvẻthờơtrước

sựtứcgiậncủacô–Anhkhôngthểtừkhôngmànóicóđược,hơnnữa…-Hơnnữalàmsao?–Linhdườngnhưvẫnkhônghếtgiậndữ.Cườngkhôngnóimàvươntayghì lấycổcô,chồmngườisanghôn lên

môiLinh thậtnhanh.Nụhônbấtngờvàmãnh liệt làmLinhkhông thểcóphảnứnggìđược.ĐếnkhingườicôbắtđầurunlênthìCườngmớingừnglại,vẫnghésátmặtcô,thìthầm:

-Embiếtanhyêuem,embiết làanhghenkhi thấyemhàngngàyvẫnquanhquẩntrongngôinhàđó,hànggiờchămsócconcủabạnanh…Vìthế,đừngkhiêukhíchsựnhẫnnạicủaanh.

LinhđẩyCườngra,nhìnánhmắtsayđắmcủaanh,côrunrẩynói:-Anhđiênrồi.-Phải,anhđiênrồi.Từlúcanhyêuemthìanhđãđiênrồi–Cườngnhếch

miệngcười–Emcóchạycũngkhôngthoátkhỏianhđâu…-Anh…-LấychoanhbảnkếhoạchthamgiađấuthầuxâydựngnhàhàngởCô

TôcủaĐại–Cườngđộtngộtđềnghị.-Không…-Linhlậptứctừchối.-Chẳngphảiemmuốntrảthùsao?-Phải,nhưngkhôngbằngcáchđêtiệnđó–Linhlạnhlùng.-Được,vậythìcócáchđườnghoàngchoemđây,chínhemramặttham

dựcuộcthinấuănđểlấyvềchoanhhợpđồngmởnhàhàngởđó.-Anh…-Linhgiậndữmuốnhétlên,nhưngcuốicùngvẫntựkiềmchế

lạiđược–Anhbiết thừatôikhôngbaogiờmangcôngsứccủamìnhrađểphụcvụviệctranhgiànhcủacácanhcơmà.

-Quanhđiquẩn lạivẫn làemkhôngđành lòng,đúngkhông?–Cườngcườinhạt–Khôngđànhlòngthấynóbịanhđánhbạià?

-Anhđừngcónóinhảm.-Trongtrậnchiếnnày,Đạikhôngbại,thìanhbại.Mànếuanhthua,thì

anhsẽkhôngnhớnổimìnhđãhứavớiemnhữnggìđâu.Linhlạnhlùngnói:-Tôisẽsuynghĩvàsớmchoanhcâutrảlời.-Tốt,nhưngđừngđểanhphảiđợilâu–Cườngtặclưỡi.Linhkhôngnóigìnữamàlậptứcquaysang,mởcửaxevàbướcxuống,

mímmôinhìntheođuôichiếcPorscheCayennelặnglẽrờiđi.

~oOo~

Cường lái xe chạy thẳng về phía nội thành.Một tay anh chống lên vôlăng,nụhônngọtngàovẫncònvươngvấn trênmôikhiếnanhngâyngất.LúcanhhônLinh,côchỉchốngcựyếuớt,nhưvậycónghĩalàcôvẫncòntìnhcảmvớianhchứkhônghềtuyệttìnhnhưbềngoàicôvẫnthểhiện.

LúcnhìnthấycôvàĐạiđứngcạnhnhau,chứngkiếnvẻmặthạnhphúccủaĐại, thấy sự quan tâm ấmáp trong ánhmắt cô, khônghiểu sao tronglònganhkhôngthểngănđượcnỗihờnghen.AnhướcgìkhôngphảilàĐạimà chính làmình đang đứng đó. Cứ nghĩ đến việcmỗi ngày họ đều gặpnhau,đều tròchuyệnvớinhau làanh lạikhông thểkiểmsoátđượcsự tứcgiậncủamình.Nóilàanhđangghenthìcũngchẳngsai.

AnhmuốncôđilấybảnkếhoạchđấuthầuởchỗĐạikhôngphảivìanhmuốnchơitròhènhạđó.Anhmuốncôramặtdựthicuộcthiđểtranhhợp

đồngkhôngphảivìanhkhông tự tinnếukhôngcócô làanhkhông thắngđược.Anh chỉmuốn Linh không còn đường lui trên con đường này nữa,ngoàiviệctiếnthẳngvềphíaanh,làmngườicủaanh,làmvợcủaanh,làmmẹ của các con anh.Anhmuốn cô hiểu rằng, chỉ có anhmới có thể yêuthươngvàbaobọccôcảđờinày,chứkhôngphảingườiđànôngkia,ngườimàanhvẫncoilàbạnthân,ngườimàkhicônhìnhắn,anhthấytrongđócócảhậnthùlẫnyêuthương.

CHƯƠNG16THEODÕI

Cuộcsốngvẫn trôiquabình lặngnhư thế, chẳngmấymàđã sangnămmới.

Nhiềungàynay,Đạivềnhàmuộnhơnthườnglệ.Anhthườngởlạinhàhàngđếntậnđêmkhuya.Hômnaycũngvậy,Đạivềtớinhàthìđãgầnnửađêm.Ngàymaianhbắtđầuchuyếncôngtác5ngàyởCôTônênhômnayphảiởlạinhàhàngđểgiảiquyếtchoxongmọiviệc.Thờigiannàyanhítcóthờigiandànhchogiađình,nhưngđượccáiNhưÝrấtngoannênanhcũngyêntâmphầnnào.ĐượcbànộivàLinhchămsóc,nótăngcânnhanh,khỏemạnh,ainhìncũngthấynóđángyêu.Nóbắtđầubiếtbò,miệngbibôtậpnói.Mẹanhnói,NhưÝchắcsẽnhanhbiếtnóihơnnhữngđứatrẻkhác.

ĐạimởcửaphòngNhưÝ,đènngủmờmờ.Anhkhẽbướcvào.Congáiđãngủsaynênanhcũngkhôngmuốnnóbịgiậtmình.Tuyếtnằmngaydướisànnhà,thấyđộngliềnngócđầudậythámthính,thấyanhthìvẫyvẫyđuôi,nhưngcũngkhôngđứngdậymàlườinhácnằmnguyêntạichỗ.Từngàyvềđây,TuyếtđượcLinhchămsóccẩnthậnnênnóbéoúrathấyrõ.Nódầndầnquenvớinếpsốngcủamộtgiađình.

Đạiđi tớibêngiường.Anh lặngyênnhìnvàogươngmặtngây thơcủacongái,đămchiêusuynghĩ.AnhgầnnhưđãquênhẳnviệctìmmẹđẻcủaNhưÝ.Dùcóchút tòmò,nhưnganhkhôngmuốnđặtnhiềusựquan tâmvàomộtngườiđànbàsẵnsàng từbỏđứaconcủamình.Cảcuộcđờinày,anhchỉcầncóđứacongáinhỏnàycũngđủrồi.

Cótiếngmởcửalầnthứhai,conTuyếtlạingócđầudậy,cáiđuôilạimột

lầnnữangoáytítlên.Linhbướcvào,trêntaylàmộtđốngquầnáogấpgọngàng.

Linhởnhànàycũngđãđượcgầnbốntháng.TừôngbàPhươngchotớianhemĐạiđềucoiLinhnhưmột thànhviên tronggiađình.Linh rất chuđáo,từviệcchămsócnhàcửa,câycối,chotớiviệcchămchúttừngbữaănchocảnhà.CôtinhtếtrongviệcđốixửnênkểcảngườitráitínhtráinếtnhưMinh,dầndàcũngchẳngtìmđượccớgâysựvớicônữa.MỗilầnĐạinhìnthấyLinhchămlochobéNhưÝ,tronglònganhlạidânglênmộtthứtìnhcảmkhónói.SosánhcôvớiHuyền,dùhaingườicùngquantâmlolắngchoNhưÝ,nhưnganhvẫn thấy trongcáchchămsóccủaHuyền thiếuđisự tỉmỉ,chămchút,thiếuđisựlolắngthựcsựmàLinhcó.

-Emchưangủsao?–Đạiđứngdậyhỏi.-Emvừagiặtđồxong.Anhvềmuộnnhỉ?–Linhđặtquầnáovàotủmột

cáchnhẹnhàng,đáplạicũngrấtnhỏnhẹ.-Ừ,mấyhômnayanhnhiềuviệc.Emnấuchoanhmộtbátmìnhé.Anh

đóiquá!Linhgậtđầurồiđirakhỏiphòng.Vừavàobếp,Đạiđãngửithấymùimìthơmphức.Anhhítmộthơithật

sâuđểcảmnhậntrọnhươngvịđórồimớikéoghếngồixuống.Linhđặtbátmìcònnóngxuốngtrướcmặtanh.

-Cámơnem.Làmphiềnemquá!–Đạicười–Màemkhôngcóýđịnhlàmđầubếpthậtsao?

-Emthấythếnàycũngđượcrồi.Vớilại…-Linhngậpngừngmộthồirồimớinóitiếp–ChắcvềnghỉTếtxongemsẽởnhàluôn…

-Saovậy?–Đạibịthôngbáonàycủacôlàmchobấtngờ.-Nhàemneongười.Emđịnhmấyhômnữanóichuyệnvớihaibácđểvề

luôn–Linhngậpngừng.-Chà,cóvẻgấpvậy?Chẳngphảigiađìnhemđangcầntiềnsao?–Đại

gặnghỏi.-Nhưngkhôngcóngườiởnhàthìcònvấtvảhơnnữa.Chịgáiemnóiở

quêgiờcũngcómấycôngtymay,emvềđólàmvừagầnnhà,lươngcũngổn.

-Tiếcnhỉ.Anhvẫnthấyemnênđilàmđầubếp–Đạithởdài.

-Chắclàemkhôngcóduyênrồi–Linhcười.-Thếchừngnàoemvềquê?–Đạihỏitiếp.-HômquaemnghemẹanhnóilàđếnngàycúngôngTáothìchịgáianh

sẽvềnước.Chắctầmđóemcũngxinnghỉluôn.Đạicũngkhôngbiếtnóithêmgìnữanênanhănxongrồiđứngdậy,đilên

phòng.Linhquayđầunhìntheobónganh,ánhnhìncủacôđầymâuthuẫn.

~oOo~

Đạidậytừrấtsớm.Saukhimặcđồchỉnhtề,đisangphòngcongái,ĐạingạcnhiênkhithấyLinhđangngủcùngNhưÝtrênchiếcgiườngnhỏ,taycô vẫn còn cầmbình sữa đã vơi quá nửa.Anh ôm cái chăn bông đắp lênngườiLinh.ĐúnglúcđóLinhmởchoàngmắt,hơibốirốikhithấyanh.Đạibènhỏi:

-Anh phải đi bây giờ.Em cứ ngủ thêm chút đi. Sao đêmqua ngủmàkhônglấythêmchăn?

-Nửađêmbékhócnênemlấysữachobéuống.Nằmchơimộtlúcmàngủquênmất–Linhngồidậygiảithích.

-Cảmơnem–Đạinhìncôrồichợtthởdài–GiánhưNhưÝcómẹ…Chợtnghetiếngcòiôtôởdướicổng,Đạivộivãrangoài.Chiếcxechuyểnbánhđirấtxarồimàcôvẫncứđứngngẩnraởđó.Linhcàngngàycàngkhônglýgiảiđượcbảnthânmình.Mộtmặtcôluôn

suynghĩtrongđầurằngnhấtđịnhphảikhiếnchongườiđànôngnàytrảgiávìtấtcảnhữnggìanhtađãgâyrachocảgiađìnhcô.Vậymà,hàngngày,khichơiđùavớibéNhưÝ,nhìnthấytìnhcảmcủaanhtadànhchoconbé,cô lại thấy nao lòng, quyết tâmbanđầudườngnhưđã bị phai nhạt đi rấtnhiều.CôkhôngthểngănmìnhmỗichiềubếNhưÝracổngđểđợianhtatrởvề,rồiđểanhtabếcongáivàchơiđùavớinó.

Anhtađãcóthểsốngtrongmộtkhungcảnhhạnhphúcnhưthế,vớimộtcôvợxinhđẹp,mỗichiềubếconracổngthathẩnđợichồngvề.Họsẽcùngcườinóibênmâmcơm,cùngdỗđứa trẻăn,cùngchơivớinó trướckhiđingủ.Nhưng cô không hiểu tại sao anh lại xô đổ tất cả. Có thật là anh takhônghềbiếtgìvềsựtồntạicủađứaconnày,chođếnkhinóxuấthiện,hayanhtachỉđanggiảvờnhưkhôngbiết?Mộtngườiđànôngmangquánhiều

bộmặt:mộtngườiđànôngthànhđạtnhưnglạnhlùng trên thươngtrường,mộtngườitìnhhàohoavàlãngmạnkhihòhẹn,mộtngườichaluônvuivẻvàhiềnhòabênđứacongáinhỏcủamình,mộtngười luônhấpdẫnngườiđốidiệnbởisựchínchắnvàthôngtuệcủamình…CuốicùngthìđâumớilàconngườithậtcủaĐại?Cuốicùngthìanhtacóbiếtyêuhaykhông,khiluônđặt quanhmình hàng chục những cô bồ đẹp đẽ và chỉ nhớ đến họ trongnhữngphútsaysưa?

Côphảilàmthếnàođâykhisựmâuthuẫntronglòngngàycàngrõrànghơn?

Linhthởdàimộthơi,kéolạicổáochođỡlạnhsauđóquayvàotrong.Côkhônghềbiếtrằng,ởcáchcổngkhôngđầybamươimét,đỗngaytrênvỉahèlàmộtchiếcôtôToyotabốnchỗ,màuđen.Thựcranếuaitrôngthấynóthìcũngchỉnghĩrằngnóthuộcvềmộtgiađìnhnàođóởquanhđâymàthôi.

Trênxelúcnàycóhaingườiđànông,họđềumặcáophaomàuđenvàkhôngngừnghútthuốc.Trêngạttànmớicóvàibacáiđầulọc,chứngtỏhọcũngchỉmớitớiđâykhônglâu.KhiLinhvàĐạiđiracổngthìlậptứcngồithẳngdậy,chămchútheodõi.SaukhichiếcxechởĐạiđixavàLinhquayvàotrong,mộttronghaingườilấyramộttấmảnh.Trongảnhlàmộtcôgáibúitóccao,datrắnghồng,cáimiệngnhỏđangcười,đểlộrahàmrăngtrắngđềuđặn.Gươngmặttráixoanvàcânđốinêncàngnhìncàngthấycôgáinàyđẹp,nhấtlàánhmắttrongsángcànglàmcôcuốnhúthơn.

-Cóphảikhông?–Ngườiđànôngngồisauvôlăngngoảnhsanghỏi.-Hơigiốngthôi.-Nhànàychỉcómìnhcôtalàtrạctuổiđó.-Vậythìchắclàcônàyrồi.Nhưngsaolạikhácquávậy,đâychắclàảnh

photoshopà?–Ngườiđànôngđangcầmbứcảnhnhíumàyvẻkhóhiểu.-Đókhôngphảilàviệccủachúngta.Nếulàngườitathuêchúngtatìm

thìchỉcầnquayvềbáocáocôngviệclàxong–Ngườikianhúnvaisauđónổmáy,cầngạtnướclậptứchoạtđộngđểlauđinhữnggiọtmưađangchảythànhvệt.

~oOo~

Chíngiờsáng,bàPhượngđangtròchuyệnthânmậtvớicôcondâutương

lai trongphòng làmviệc thìCườngđẩy cửabướcvào, trênmặt khônghềgiấuđi sự tứcgiận.Thấycon trai, bàPhượng tỏ rangạcnhiên, sauđó lạingaylậptứcthảnnhiênnhấpmộtngụmtràhỏi:

-Sángnayconphảiđicôngtáccơmà,saogiờcòntớiđâyvậy?Cường liếc mắt nhìn sang Hằng đang ngồi ở đối diện bà Phượng. Cô

đứngdậyđịnhchàovàgiảithíchnhưngbàPhượngxuaxuataybảocôngồixuống.KhôngđợiCườngtrảlời,bàtiếp:

-Hằngvàmẹchuẩnbịđispa,concóchuyệngìthìnóinhanhlên.Cườngnhếchmiệngcườirúttừtrongtúiáongựcramộtchiếcphongbì,

quẳnglênmặtbànmộtcáchngỗngược:-Sángnayconcóviệcghéquavănphòngthámtử.Họnhờconchuyển

chomẹcáinày.BàPhượnggiậtmình,dườngnhưhiểuđượcnguyênnhânkhiếncontrai

mìnhtỏrahằnhọcnãygiờ,nhưngvẫngiảvờcầmlấyphongbìnói:-Vậyà?Cảmơncon.Cònviệcgìkhông?VừahỏibàPhượngvừacấtphongbìvàotúixách,khônghềcóýbócra

trướcmặtcontraimình.CườngđưamắtnhìnHằng,đềnghịmộtcáchlạnhnhạt:-Côrangoàichútđi,tôicóchuyệnmuốnnóivớimẹtôi.-Đây làvănphòngcủamẹ,aiđi,aiở làviệccủamẹ-BàPhượng tức

giậnquát.Cườngvẫnkhônghềcóýnhúnnhường:-Tùymẹ.Vậyconcũngnóiluôn,mẹthôingayviệcđiềutravềLinhđi.

Conkhôngchophépmẹlàmbấtcứđiềugì tổn thươngcôấynữa.Nếucóchuyệngìxảyra,mẹđừngtráchconbấthiếuvớimẹ.

-Mày…-BàPhượnggiơtaylênđịnhtátCườngnhưngHằngđãkêulênvàvộigiữlấytaybà.

-Bácbìnhtĩnhđibác.Chắcanhấynhấtthờitứcgiậnmànóivậythôi–Hằngcốxoadịubà.

-Conhyvọngnhữnglờiconvừanóimẹđãđềunghethấyrõ.Conđiđây.Cườngnóivàđinhanhracửa,àoàonhưmộtcơngió,để lại trongcăn

phòngmộtkhôngkhínặngtrịch.BàPhượnggầnnhưnghẹtthởvìnéncơntứcgiậnvớicontrai.Bàđậpbộptayxuốngthànhghế,gằngiọngnói:

-Thằngbấthiếu.Nócoitrọngmộtconđànbàhơncảmẹđẻcủanó.-Bácuốnglynướcnàyđibác–HằngđưachobàPhượngcốcnước.BàPhượnguốngxongcốcnước,cảmthấycơn tứcgiậnđãxuôiđimột

chút, lúcnàybàmớinhìntớivẻmặtcủaHằng.Bàthầmkhenngợicôcondâu tương lai này,dù trong lòngcó tứcgiậnvà tổn thươngnhưngvẫnđủmạnhmẽđểkiềmchếlại.Bàdịugiọngnói:

-Bácxinlỗicon.TạibáckhôngbiếtdạydỗnênthằngCườngnómớinhưthế.Nhưngconyêntâm,ngoàiconra,sẽkhôngmộtđứacongáinàođượcphépbướcchânvàocửanhàbác.

-Conbiếtmàbác.AnhCườngcũngcầnphảicóthờigianđểquênđicôtanữa.

-Nóbịconbéđómêhoặcrồi,suốtngàychạyđitìmnó,rồitìmmọicáchbảovệnó.Chỉcónướcđẩyconbéđóđithậtxamàthôi–BàPhượngtrầmngâmnói,trongđôimắtbàlúcnàyhiệnlênmộtnétcaynghiệtrõràng.

-Bácđịnhlàmgì?–Hằngtòmòhỏi.-Bácđịnhchongườitớigặpcôta,đưacôtamộtít tiềnvàbắtcôtađi

thậtxa.Nếucôtaươngngạnhkhôngchịuthìbuộcphảidùngtớibiệnphápmạnh,hủyđigươngmặt,làmtànphế,gieochútbệnh…BấtcứcáchgìkhiếncôtatựcảmthấynhụcmàtránhxathằngCườngra.

Hằngimlặngnhìnbàmẹchồngtươnglaicủamình,trongđôimắtxinhđẹpkhôngngờlạihiệnlênvẻđồngtình.Côchợtcười,chìatayranói:

-Bácđưaconchiếcphongbìkiađi.-Đểlàmgì?–BàPhượnghỏilại.-AnhCườngcấmbác,nhưngkhôngcócấmcon.Đểconlàmgiúpbác.

Báccầnlàmnhưthếnàocũngđược,thậmchí…thậmchílàkhiếncôtabiếnmấtvĩnhviễnkhỏicuộcđờinày.

NụcườiđộcđịacủaHằnglúcnàykhiếnbàPhượngngồiđốidiệncũngkhôngtựchủđượcmàrùngmìnhmộtcái.Tronggiâylát,trêngươngmặtbàthoánghiệnlênvẻkinhsợ.

CHƯƠNG17CÔTÔ

NếunóitớinhữnghònđảohoangsơnhấtViệtNam,khôngthểbỏquacáitênCôTô.

NếuaiđótừngmộtlầndạobướctrênbãicáttrắngcủaCôTô,đểnhữngconsóngbạcrungủđôichântrần,nướcbiểnnhưngọc,trờitrongvắt,rừngxanhtíttắpnơixa,lúcấysẽcócảmgiácnhưđangsay,đangmêluyếnmộtngườicongáiởđộtuổixuânthìrạngrỡ.BướcdướibiểntrờiCôTômànhưđanglạctrongmộtvũđiệuhoangdãbấttậncủathiênnhiên.

Mặcdùtớiđâyvàomùađông,khôngđượcngắmnhữngngàytrờitrongnắngđẹp,nhưngmàunướcbiểnxanhmênhmangcũngkhiếnĐạicảmthấynơiđâyđúnglàmộtthiênđường.

Chuyếncôngtácrađảolầnnàycủaanhchủyếulàđểthamgiavụthầumởnhàhàngnămsaoởđây.NhàhàngnàynằmtrongkhuresortBiểnXanhsắpđivàohoạtđộngtrongnămtới,vìvậynóthuhútđượcsựchúýcủakhánhiềuôngchủlớntrongngànhkinhdoanhnhàhàngởViệtNam.Đạicũngkhônghoàn toànnắmchắc rằngmìnhsẽ thắngnhưngđiềuđócũngkhôngthểbắtanhngừngquyếttâmđược.

Vậnmayluônđiliềnvớisựcốgắng,thànhcôngchỉtheođuổingườiưutúmàthôi.

Sau khi thoảimái ngâmmình trong bồn tắm củamột trong những cănphòngVIPnhấtkhuresort,Đạigọichotrợlýcủamìnhđangởtrongmộtcănphòngkhác.Saukhihỏi lạivềnhững tài liệucần thiết chobuổi thầu,Đạikhôngquênnhắcnhởngườitrợlývềbữatiệcchiêuđãitốinayngaytạivườn

hoalớnnhấtkhuresort.ThựcracũngnhờcóNhậtLệmàĐạiquenđượcvớicontraicủaôngchủ

khuresortnày.KhiđóanhchàngkiatừngngỏýmuốntheohọcnấuănvớiNhậtLệnhưngđãbịcôkhéoléotừchối.Sauđóanhtaranướcngoàihọcmộtthờigian,mớivềnướcchừnghơnmộtnămnay.Từngàyvềnước,anhtaởluônngoàiđảođểgiúpbốmìnhxâydựngvàquảnlýresort.Cáchđâykhônglâu,khiphát thưmờichocácchủnhàhàng,anhtacũnggửicảchoĐại, kèm theomột bức thư riêngmờiĐại ra đâynghỉ ngơi ít ngày.Đángtiếc,khiĐạitớiđâytrưanaythìanhtalạicóviệcvàođấtliềntừhômqua,tớitốimớivề.

Đạilaukhôtóc,mặcmộtbộđồthểthaoấmáprồirangoàiđidạo,đồngthờithamquanluônkhuresortmớinày.

Mentheonhữnglốiđilátbằngđá,haibênlàcỏxanhvàhoacẩmtúcầu.Trongbãicỏđặtrấtnhiềuchậucảnh,nhữnghònnonbộlớnvàcảnhữngcâyđàođãtrổđầynụ,chỉcầnnắngấmlênlàsẽnởbungrađónxuânsang.

Đimộtlúc,Đạiđãcómặtởbãibiển.Cát trênbãibiểntrắngxóa,nướcbiểntrongxanh,sóngchỉlăntăngợnnhỏ,khiếnchomặtbiểnphẳnglặngvàtrongsuốtnhưmột tấmgươngkhổng lồ.Nếu làmùahè,được thảmìnhởđâyđểngắmmâytrời,haynhữngđàncábơilộidướinướcthìthậtlàtuyệtvời.

Trờimùađôngchẳngmấychốcđãchuyểnsangnhậpnhoạngrồinhanhchóngtốihẳn.GióbiểnlànhlạnhkhiếnĐạirùngmình,tựnhiênthèmcảmgiácđượcômmộtaiđóđidạotrongkhôngkhícuốiđôngnày.AnhnghenóiCường cũngđã đến đây và đangở trongkhuVIP.An– con trai ông chủresortcũngđãvềtớivàhẹngặpvàobữatối.

Saukhiănmặcchỉnhtề,Đạitựtinbướcvềphíabữatiệc.Khuvườnhômnayđược tranghoàngvôcùng lộng lẫyvớinhữnggiàn

đèntreocao,nhữngbànthứcănđượctrảikhănmàutrắngxanh,tiếngnhạcdudương.Ngườitớidựbữatiệccũngkhánhiều,namcũngcó,nữcũngcó,ainấyđềuđangbậnrộnlàmquenvớinhau.Đạivừacúinhìnđồnghồthìcómộtbàntayvỗvỗlênvaianh,sauđólàmộtgiọngnóiquenthuộcvanglên:

-Bảnhquá,ôngbạn!Đại cười nhìn Cường, sau đó đấm nhẹmột cái lên vai người bạn của

mình.-Cáccôgáiđangnhìnôngđấychứ,đâuphảitôi.-Xemraôngbốmộtconhấpdẫnchịemhơnhẳnnhỉ?CườngvàĐạicứđẩyquađẩylạichonhau,mặcdùcóthểnói,cảhaigần

nhưtrởthànhnhânvậttrungtâmcủamọiánhnhìn,nhấtlànhữngcôgáitrẻxinhđẹpthìkhôngngừngliếcvềphíahọ.

Một lúcsau,mộtngườiđànôngvớicáibụngphệ, trôngcóvẻnặngnềđứnglêntuyênbốlýdovàmởrượukhaitiệc,ngườinàychínhlàbốcủaAn,ôngchủcủaresortBiểnXanhnày.

KhiĐạicònđangloayhoaygiữanhữnglờimờirượutớitấpthìAntìmthấyanhvàkéoanhrakhỏiđámngườiđó.Anbắttayanh,sauđódẫnanhtớigặpbốmình.

ÔngKhảivuivẻvàcởimởhơnĐạinghĩ.SaukhiAndẫnanh tớigiớithiệuthìônglậptứcbắttayanh,vuivẻnóichuyện.

-TôitừngănởnhàhàngPhươngĐôngcủacậuvàilần,đúnglànhàhàngcaocấp,đồănvừamiệng,vừamắt,phụcvụlạinhiệt tình.Tôicũngmuốnđámnhânviêncủatôiởđâyphảicóđượclòngnhiệttìnhvàtậntụyvớicôngviệcnhưthế-ÔngKhảivỗvỗvaianhnói.

-Vớicháu,ẩmthựckhôngchỉlàngànhnghềkinhdoanh,nócònlàcáiđẹp.Màsựgiảdốikhôngthểtạoracáiđẹphoànhảođược,vìthếcháuđặtsựvừalòngcủangườithưởngthứcmónănlênhàngđầu,sauđómớitớilợinhuận–Đạicười.

-Nhưngnếukhôngcólợinhuận,liệucóthểtạorađượcsựtậntìnhtrongphụcvụ?–ÔngKhảihỏilại.

-Câunói“kinhdoanhkhôngvì lợinhuận” làcâunóidối lớnnhấtmọithờiđại.Cháu làngườibiếtdùng tríóccủamìnhđểkiếmtiền,vàcũng làngười biết sửdụngđồng tiền củamìnhđúngmựcnhất –Đại đưa ly rượutrắnglênmờiôngKhảirồiuốngmộthơi.

-Cậurấttựtin.Tôicũngchỉmongcontraitôiđượcnhưcậu,chắcchắnkhiấytôisẽkhôngngầnngạimàgiaoresortnàylạichonó.

-Anlàmộtngườithôngminh,nhưngcậuấyhợpvớinhữngcôngviệcđòihỏisựtinhtếvàkhéoléohơn.Vídụnhư…đầubếp–Đạinhậnxét.

-Nóluônmơướcđượclàmđầubếp-ÔngKhảithởdài.

-Chúnêntôntrọnglựachọncủacậuấy,đừngépbuộccậuấylàmgì.-Tôichưahềépbuộcnó.ÔngKhảinóitớiđâythìAnlạiquaylại,kéotheomộtngười,khôngngờ

lạichínhlàCường.-Bố…đâylàanhCường,anhấyđãgiúpđỡconrấtnhiềukhihọcởbên

ấy.Anhấychínhlàđồngmôncùnghọcnấuănvàlàmviệctrongnhàhàngvớiconđấy–Ancườigiớithiệu.

TronglúcĐạicònngẩnravìngạcnhiênthìôngKhảilạibắttaylàmquenvớiCường.Sauđóôngnóivớicảhai:

-Cáccậuđúnglàtuổitrẻtàicao.Nhưngdùthếnàothìbuổiđấuthầusắptớicũngphảidựavàochínhnănglựccủacáccậuthôi.Còncuộcthinấuăn,tôicũngkhônggiấugiếm,ngườirađềvàchấmđiểmchínhlàcontraitôi–ÔngKhảichỉsangAn.

Sauđóôngchàocảhaivàđiratiếpmấyngườikháchkhác.An tưởnghaingườichưaquennhaunênđịnhgiới thiệu,khôngngờ lại

thấyĐạivừacườikhùngkhụcvừanói:-Ôngmàcũngđihọcnấuănsao?CườngchưakịptrảlờithìAnđãngạcnhiênhỏi:-Haianhquennhauà?-Àphải,bọnanhlàbạnhọctừcấphaitớitậnđạihọcmà–Cườnggiải

thích,sauđóquaysangĐạigiảithích–Saolạikhôngđượchọc.Ítratôicònhơnôngcáiđóđó.

-Thếônghọcđượcbaonhiêutuyệtchiêurồi?–Đạicườivang.-Thừađểknock-outônglàđượcrồi–Cườngcũngcườiđầyvuivẻ.Anthấyhaingườivuivẻthìlấychairượurótthêmrồicảbacùnguống

cạn.Đạivừauốngxong,thìchợtanhtrôngthấymộtngười.Anhngẩnngười,chớpmắtđểchắclàmìnhchưabịsayquámànhìnnhầm,sauđóanhvộibỏlạihaingườikiađểđivềphíangườimàanhvừatrôngthấy.

CườngthấyĐạitiếnvềphíamộtcôgáithìcũngkhônglấylàmlạgì,lạitiếptụccâuchuyệnvớiAn.

-Anhvề,chắcsưphụcũngvềrồinhỉ?-Ừ,vềrồi,vềtrướccảanh.-A,vậymàkhôngbáogìchoemcả.Dùsaocũnglàđệtửruộtcơmà–

Ankêulên.-Cũngđâucóbáochoanh.Nhưnggiờanhcóđịachỉcủacôấyrồi,lúc

nàoemlênHàNộianhsẽđưaemđigặp–CườngvỗvaiAn.-Cóà?Thếchoemsốđiệnthoạicủasưphụluônđi.Thỉnhthoảnggọi

điệntrêumớiđược.-À,côấykhôngdùngđiệnthoại.-Gì?Thờibuổinàorồicònkhôngdùngđiệnthoại?–Antrợnmắtkêulên

–Đểmaiemmuamộtcái,anhmangvềbiếusưphụgiúpemnhá.-Ôidào,cậuchẳngbảocôấymãi làbàgiàcổ lỗ sĩ sao.Kệđi,không

chạymấtđượcđâu–Cườngxuatay.-Dùgìcũnglàsưphụmìnhcơmà.Đểmấyhômnữa,emsắpxếplênHà

Nội,thếnàocũngnhétchosưphụcáiđiệnthoại.Cùnglúcấy,Đạiđãđitớiphíasaungườimàanhvừatrôngthấy.Đólà

một cô gái thân hình nhỏ nhắn,mặcmột chiếc váy dạmàu xanh, trên cổquàngmộtchiếckhăn.Côgáiđangloayhoaynướngmấycontômtotướng,trongmiệngthìhátkhekhẽmấycâu.Đạilắcđầurồibướctới,dựalưngvàobànthứcănquaysangnhìncô:

-Ănnhiềuthếkhôngsợbéoà?Côgáiquaysangnhìnanh,dườngnhưkhôngkinhngạclắm,côbĩumôi:-Béocàngđẹp.-Làmthếnàomàemlạicómặtởchốnthiênđườngnàyvậy,vănsĩlang

thang?–Đạivừahỏivừaquayvào,rótchomìnhthêmmộtlyrượutrắng.-Anhcóthểởđây,saoemlạikhôngchứ?-Chà,côbéchếgiễuanhsao?–Đạicườihỏilại,rượuđãbắtđầulàmanh

ngâyngất.-Cóvợconrồimàchẳngđứngđắnchútnàohết–TườngVilầmbầm,tay

liêntụclặtnhữngcontômtrênvỉnướng.ĐạinhìncáimiệngđanglàubàucủaTườngVi,uốngmộtngụmrượu,sau

đóanhbấtngờvươntayômlấycáieothoncủacô,kéocôsátlạigầnmình.TườngVibịhànhđộngnàycủaanhlàmchobấtngờ,nhưngchẳngkêu

đượcgìkhigươngmặtĐạiđãghésátmặtcô.Đạinhìn thẳngvàomắtcô,trongánhmắtanhkhônggiấuđượcmộtánhnhìnđatình.CônhắmchặtmắtlạinhưngsauđóchỉnghetiếngĐạithìthầm:

-Thếnàyvẫncònđứngđắnchán,nhócạ!RồiĐại buông tay, dườngnhư tỉnh táo trở lại, anh tiếp tục cầm lấy ly

rượucủamình,uốngcạn.Rồilạirótđầy.-Mùirượughêquátrời!–TườngViphẩytay,nhănmặt,haimáđỏửng

lên.-SauvignonBlanc.RượuvangtrắngnổitiếngcủaNewZealand,đặcbiệt

thíchhợpvớicácmónnướng,nhấtlàhảisản–Đạihíthàmộthơi.-Rượuchèbêtha,chảcógìtốt–TườngVicáukỉnhđáptrả.-Haha,emkhôngnghiêncứuvềđồuốngthìcáiđammêcủaemchỉcó

thểgọilàthựcthôi,chưacóẩmđâu–Đạitrêuchọc.-Kệtui,làmnhưmìnhrànhlắm.-Đượcrồi,khôngtranhcãinữa.Muốnđidạođểđổigióchútkhông?–

Đạiđềnghị.TườngVinhìnanh,sauđóngẫmnghĩmộthồi,cuốicùngcôđặtđĩathức

ănxuống:-Thìđi…Đạimỉmcườiđặtlyrượuđãcạnrọtxuốngbàn,sauđórấttựnhiên,anh

vòngtayquaeoTườngVirồihaingườichầmchậmrờikhỏibữatiệc,đivềphíabãibiển.

CHƯƠNG18TRIKỶ

Đại cùngTườngVi đi trên con đường dẫn ra bãi biển.Khi tới bãi cáttrắngmịn,ngửiđượcvịmặncủamuốiởtronggió,thấysóngmơnmanbờcáttrảidài,cảhaingồixuống.

TườngVingồibêncạnhĐại,mùirượuvanghòaquyệnvớimùinướchoađànôngcủaanhkhiếncôcảmthấyngâyngất.Côkhônglýgiảiđượctạisaomìnhlạitheongườiđànôngnàyrađây.Từlầntrướcgặpmặt,côđãkhôngngừngnghĩvềngườinày,mộtngườiđànông thành thụcvàhấpdẫn,kháchẳnnhữnganhchàngvẫntheođuổicôtrướckia.

-Cônàycũngliềuthật,dámtheomộtngườiđànôngxalạrachỗvắngvẻnàycơđấy–Đạicườinửatỉnhnửasay–Emkhôngsợanhlàmgìemà?

-Cómồmmà,khôngbiếtkêusao?–TườngVibướngbỉnhcãilại.-Kêunổikhông?–Đạicúiđầunhìncôhỏi.-Thửbiết liền–TườngVibĩumôi,nhưngvẫnnhìnanhbằngánhmắt

đầyđềphòng.Đạinhìncôhồilâurồiđộtnhiênanhbậtcười,lạiquayđầunhìnrabiển,

nóitiếp:-Khôngtrêuemnữa.Làmsaoemlạicómặtởđâyvậy?-Em là bạn của anhAn–Conông chủở resort này.Hômqua em tới

QuảngNinhnênanhấyvàođất liềnđónem rađâychơi–TườngVigiảithích.

-RaTráiĐấtthậtsựtròn.KhôngnhữngAnquenCườngmàcònquencảemnữa–Đạigậtgù.

-Thếanhrađâylàmgì?Đừngnóilàcũngcóthờigianrảnhrỗiđichơinhưemnha?–TườngVitòmò.

-Anhrađâycôngtác.Anhmàcóthờigianrảnhnhưemthìanhđãởnhàômconngủrồi.

-Conanhlàcontraihaycongái,xinhkhông?Đạinhớtớigươngmặtbụbẫmcủađứacongáibébỏng,nhớtớinhững

lúcconbétoétmiệngracười,đểlộramấycáirăngsữa.Anhkhôngtựchủđượcmàbậtcười:

-Congái.Xinhlắm.Nógiốnganh.-Anhcóđẹpđâu.Chắcgiốngvợanhthìmớixinh.Đạilắcđầu,trêngươngmặtvẫngiữnguyênnụcười,nhưngnụcườiđãcó

phầngượnggạo:-Anhkhôngcóvợ.-Đùanha…Khôngcóvợvậyanhtựsinhratrẻconhả?–TườngVitỏvẻ

khôngtin.-Thậtmà.Côấysinhđứatrẻrarồiđemtớitrướccửanhàanh.Tường Vi trố mắt nhìn anh, dường như cô đang phải nghe một câu

chuyệnrấthoangđường.-Emkhôngtinà?–Đạithấycôháhốcmồmnhìnmìnhthìcườihỏilại.-Không…À,ýemlàcó…-TườngVihếtlắcrồilạigật,loạnlênmộthồi

–Thảonàomàemthấyanhkhôngđeonhẫncưới.Ngóntayđeonhẫncũngkhôngcóvệthằn.

-Cũngtinhtếghênhỉ?-Tinhtếbìnhthườngthôi–TườngVilạinhìnthẳngrabiểnđểanhkhông

nhậnraniềmvuinhonhỏxuấthiệntrongmắtcô.Côvuivìbiếtngườiđànôngnàychưahềkếthônsao?TườngVilắcđầu,cốdẹptannhữngmơmộnghãohuyềnvừaxuấthiện

trongđầumình.Đạingảngườinằmdàixuốngbãicát,haitaygốilênđầu,đưamắtnhìn

bầu trờiđenkịtbên trên.Ánh sáng từngọnhảiđăngphíaxa lấp lóegiữabiểnđêmmênhmông.

TườngViquayđầunhìnanh,trongánhsángmờmờcủađènđiệntừxahắt lại,côthấytrongmắtĐạicóchútsuytư.Phíabiểnđêm,giólạnhthốc

vàokhiếncôhơirunrẩy.BỗngĐạiđãcởichiếcáovestbênngoàira,khoáclênvaicô.Rồianhlạinằmdàirabãicát.Anhhỏicônhữngchuyệnliênquanđến tuổi thơ.Hỏicôvềnhữngchặngđườngcôđãđiqua.Hỏicôvềcôngviệcviếtlách.Đổilại,Đạicũngkểchocônghenhữngkỷniệmnghịchngợmthời cònđi họckhiến côphá lên cười.Sươngbuôngxuốngcàng lúc càngnhiều.

Đạilạiđộtnhiênhỏi:-Nhócđihoàithếnày,bạntraikhôngcóýkiếngìsao?TườngVilắcđầukhôngđáp,côchợtbuồnbãhơn.-Saovậy?–Đạithảngthốt.Côquaylạinhìnanh,cườigượng,cũngkhôngbiếtcónêntrải lòngvới

ngườiđànôngxalạnàyhaykhông.Rồicôkéocánh tayanhra,sauđóngảngười,nằmgối lêncánh tayđó

củaanh.Đạivẫngốiđầubằngmộttay,cườihỏi:-Saonhắctớibạntraimàbuồnvậy?-Emchiataybạntrairồi.-Lâuchưa?-LầnemtừHàNộiquayvềSàiGòn.Cólẽlàtạiemvôtâmvớingườita,

cũnglạiquáđatình.-Lýdocóvẻhợplý–Đạinhậnxét.-Saukhichia tay thìemlạiquay lạiđây,bắtđầuhành trìnhkhámphá

miềnBắc.Cũngnhờđómàchuyệntìnhcảmnguôingoaidần.-Đatìnhmuônđờilàmộtcáitội.Anhcũnglàngườiđatìnhlắm.Phụnữ

điquacuộcđờianhvốnanhkhôngthểđếmhếtđược,cũngchẳngthểnhớhết.Anhcómộttráitimquánhiềungăn.Mỗimộtngườiđiquacuộcđờianh,lạichiếmgiữmộtngăntrongđó.CũngcóthểđólàlýdomẹcủaNhưÝkiênquyếtkhôngtớivớianh.Anhhiểunênkhôngmuốnđi tìm.Anhsợanhsẽlàmkhổcôấyvìsựđatìnhcủamình.

-Cáiđatìnhcủangườiđànôngvàcủaphụnữkhácnhau.Ngườiphụnữchỉcầnngoạitìnhtrongtưtưởngcũngđủnguyhiểmrồi–TườngVithởdài.

-Cáinàycũngtùyngườinữa.Bạngáitrướcđâycủaanh,ngườimàanhyêuthậtlòng,vốnkhôngchỉngoạitìnhtrongtưtưởng.Nhưnganhyêucôấynênvẫnbỏquachomọilỗilầmấy,chỉlàsaucùngcôấyvẫnrờibỏanh.

-Vìanhlàngườiđatìnhà?–TườngVitòmòhỏi.-Vìnhiềuchuyện.Cóthểlàdokhiđóhaiđứacònquátrẻ.Cũngcóthểlà

côấytìmđượcmộttươnglaitốthơnởmộtngườikhác.Cũngcóthểlàdoanhquámảimêvớicôngviệcnênkhôngchămlođượcchocôấyđầyđủ…Sauđóanhmớiđắmmìnhtrongnhữngmốiquanhệchẳngđitớiđâu.Khôngcôgáinàogiữnổichânanhquálâu.Khianhcảmthấyhọthúvị,anhtheođuổihọ,vàhọngảvàovòng tayanh.Nhưngrồianhcũngrấtnhanhchán,cuộc chơi cũng kết thúc theo. Nhiều người mắng anh là khốn nạn, là sởkhanh.Họ thừa biết anh có nguyên tắc của anh, và người nào phạm phảinguyêntắcđóthìphảirakhỏicuộcchơi.

-Nguyêntắcgìvậy?-Khôngtìnhyêu–Đạilạnhlùngnóibachữ-Anhcóthểchiềuchuộng

họ,có thể lêngiườngvớihọ,đốixửđúngmựcvớihọnhưmộtngườibạntrai.Nhưngnếuhọyêuanh,anhsẽrờibỏhọ.

-Nhưthếlàkhôngtốt–TườngVilắcđầu.-Tròchơinàocũngcónguyêntắccả.-Nếucứchạy theonguyên tắcđó,anhsẽchẳngbaogiờ tìmđượcmột

tìnhyêuthựcsự.-Cảđờinày,anhcóNhưÝlàđủrồi.-Congáianhrồisẽlớn,rồisẽđilấychồng,nókhôngthểởbênanhcả

đờiđược.-Bỏquađi,chuyệnđólàchuyệncủamấychụcnămvềsaurồi–Đạicười

lắcđầu.-Vậynếucongáianhnóinócầnmộtngườimẹthìsao?–TườngVithắc

mắc.ĐạiquaysangnhìnTườngVi,khônghiểusao lúcđó trongđầuanh lại

xuấthiệnhìnhảnhcủamộtcôgáiquêmùacầnmẫnvàrấtdịudàng.TườngVicũngquaysangnhìnanh,thấyanhkhôngnóigì,cônhổmdậy:

-Trờilạnhhơnrồi,mìnhvềthôi.-Ừ…-Đạicũngngồidậy,chìa tayrachoTườngViđềnghị -Đểanh

đưaemvề.

~oOo~

LinhngắmnhìnNhưÝđãngủsaysaumộtngàybậnrộnchơiđùa,côvénnhữngsợitóctơcủaconbésangmộtbên.Cuốicùng,côvươntaytắtđiện.

Côcúixuống,vòđầuTuyếtvàcườivớinó.Conchóvẫyđuôitítlên,cóvẻrấtthíchđượccôvuốtvenhưthế.NgoàiĐạivàhaiđứatrẻcontrongnhàrathìchỉcóLinhmớicóthểômấp,vuốtveconchónàythânthiếtnhưthểchínhcôlàchủnhâncủanóvậy.

KhiLinhvừabướcrangoàithìMinhcũngômmũbảohiểmvềtới.Thấycô,anhkhôngnóigìmàđithẳngvềphòngmình.Nhưngvừachạmtayvàocửa,nghĩthếnàoanhlạinhìntheocôgọi:

-Khoanđã.Linhdừngbước,quaylạinhìnanh,yênlặngchờđợi.-Nấuchotôibátmì.Ănbátmìnónghổi,MinhthỉnhthoảnglạingẩngđầunhìnLinh.Côvẫntỉ

mẩn lau bệ bếp, dường như không hề biếtmệt với công việc có vẻ nhàmchánnày.Nhìndángvẻcầnmẫnvàchămchúcủacô,Minhmuốncất lờicũngkhôngđược,anhcócảmgiácmìnhsẽlàmphiềncô.

KhiLinhlauxongbệbếpthìthấyMinhđangngồikhoanhtaynhìnmình,bátmìtrướcmặtđãhếttừbaogiờ.Côngạcnhiênhỏi:

-Anhmuốnănnữasao?-Không.Chỉmuốnnhìncô làmviệcmộtchút thôi.Côcóvẻyêu thích

côngviệcnày?Nócógìhayhosao?Linhkéoghếngồixuốngđốidiệnanhvàhỏi:-AnhđọcKitchencủaBananachưa?-Kitchenà?Congà?Quảchuối?–Minhngâyngôhỏilại.-Không…-Linhbậtcười–KitchenchứkhôngphảiChicken.Kitchencó

nghĩalàbếpmà.Đólàmộttácphẩmvănhọc.CònBananaYoshimotolàtácgiảcủacuốnsáchấy.

-Côhỏisaingườirồi,tôikhôngphảilàngườicóhứngthúđọcsách,cũngrấtdởmôntiếngAnh.Cáiđóphảihỏianhtraitôi–Minhlắcđầu.

-Đólàmộtcuốnsáchrấthay,vớimộtphongcáchviếtrấtrungđộng.Nữnhânvậtchínhtrongtruyệnđócómộttìnhyêuđặcbiệtvớicănbếp.Côấybỏrahầuhếtthờigiancủamìnhtrongcănbếp,thậmchíphảingủởbếpcôấymớicócảmgiácantoàn…

-Côcũngthếà?–Minhchốngtaylêncằm.-Từnhỏ,bốđãdạyem,cănbếpchínhlànơigiữlửachohạnhphúcgia

đình.Bếpphải sạchsẽ,gọngàng thìngôinhàmớicócảmgiácêmấm.Ởquê,nhàchỉcóbếpđunrơmrạ,rồibếpcủi,bếplò,nhưngmẹemvẫnluôngiữbếprấtngănnắp.Thóiquennàycủamẹảnhhưởngnhiềutớihaichịemem.

-Côcóthểtrởthànhmộtngườivợhoànhảotrongviệcgiữlửachohạnhphúcgiađìnhmình.Nhưngđànônghọcũngthamlamlắm.

-Trênđờinàycóviệcgìvẹntrònđượcđâu,nênbằnglòngvớinhữnggìmìnhcóvàphảitrântrọngnó.

Minhnhìncôrấtchămchú,sauđóanhđộtngộtnói:-Tôikhôngtincôchỉlàmộtcôgáinhàquê,lầnđầulênthànhphố,đilàm

ngườigiúpviệc…Linhgiậtmình,hơibốirốikhinhìnvàođôimắtthảnnhiêncủaanh.NhữngđiềuMinhnóikhôngphảilàkhôngcólý.TrongkhiĐạisuốtngày

bậnrộnvớicôngviệcởnhàhàng,chỉ tiếpxúcmộtchútvàobuổi tốihoặcsáng sớm.Lâmcũngkhôngmấykhivềnhà,mỗi lầnvềđều rất vộivàng.Ông bà Phương thì luônmải lo lắng cho con, cho cháu. Chỉ cóMinh làngười có thời gian quan sát Linh nhiều nhất, nên anhmới có thể đưa ranhữngcảmnhậnnhư thế.Từphongcách làmviệcvàsinhhoạthàngngàycủaLinh,anhcóthểthấycôkhônghềđơngiảnlàmộtcôgáitừnhỏsốngởnôngthôn,lênthànhphốlàmngườigiúpviệc.Khôngphảicôthiếusựthậtthà,chânchấtcủacongáinông thôn,mà làcàngngàyanhcàngcảmthấycáchnóinăng,cáchđilại,cáchchămsócngườikháccủacôđềulàcủamộtcôgáicóhiểubiếtvàtừngtrải.

-Tôikhôngbiếtphíasaugươngmặtnàycủacôlàmộtngườinhưthếnào,cũngkhôngquantâmtrướcđâycôlàmgì,chỉcầnbiếtcôtớinhàtôikhôngphảivìácýlàđượcrồi–CuốicùngMinhkếtluận.

-Emcóthểlàaiđượcchứ?–Linhcườigượng.-Cáicáchcônhìnanhtraitôingaytừlầnđầutiêngặp,tôiđãthấycógì

đókhôngổn.Côvàonhàtôivìanhấysao?Linhkhôngđáp,chỉlắcđầu.-VậyvìNhưÝ,đúngchứ?

LầnnàythìLinhgiậtmình,khônglắcđầunữamàchỉnhìnchămchămvàoMinh,Minhkhẽcười:

-Vậylàđúng.Côtớitrước,rồisắpxếpchoconbévàosau.Côlàngườithâncủaconbésao?Côbiếtmẹđẻcủanó?Hay…côchính làmẹđẻcủanó?

Linhrunrẩycảngười,khôngnóiđượccâunào.Mộtlátsau,lấylạiđượcsựtựnhiênrồi,cômớiđáp:

-Anhkhôngcầnđoánmòđâu.-Khôngphảiđoánmò.Nếukhôngphảilầntrướctôitìnhcờthấyảnhcủa

NhưÝdướigốicủacôthìtôiđãkhôngnghĩgì.Mỗilầnđểý,tôithấycôđốixử vớiNhưÝ không đơn giản chỉ làmột người giúp việc,một bảomẫu.Thậmchíkhinóốm,côcònlolắngchonóhơncảbốmẹhayanhtraitôi.Côdỗdànhnó,chơivớinó,dànhtìnhcảmchonó,giốngnhưchínhlàmẹcủanóvậy…

-NhưÝcònquánhỏ,nólạikhôngcótìnhthươngcủamẹ.Chămsócnólâudầnemmớicótìnhcảmđặcbiệtvớinóthôi.

-Khôngcầngiảithíchvớitôi.Nhữngchuyệnđótôikhôngquantâmđâu.Đólàviệccủaanhtôi,vàanhtôisẽgiảiquyếtnóchứkhôngphảitôi–Minhthờơnói.

-Anhkhôngcầnbậntâmnhiềunhưthế,emcũngsắpnghỉlàmởnhàanhrồi.

-Nghỉlàm?-Ngườinhàởquêgọiemvề.EmchỉlàmtớiTếtNguyênĐánthôi.Cho

tớilúcấyemhyvọnganhvẫnnhắmmắtcoinhưkhôngbiếtchuyệngì.Emcũngkhônglàmhạigìchobấtkỳaitronggiađìnhanh.Emhyvọngmìnhkhôngphảinói ramọichuyện.Nó làmộtchuyệnkhôngvuivẻgì.Nhữngngàycuốinămnàyemchỉmuốndànhhếttìnhcảm,thờigianchoNhưÝ…Xanólàmộtchuyệnkhókhăn,nhưngnhưthếtốthơn.

-Côcóyêuanhtraitôikhông?–MinhđộtngộthỏimộtcâukhiếnLinhsợtớingâycảngười.

Nhưngkhôngđợicôtrảlời,Minhđãnóitiếp:-Cônhìnanhtôirấtkhác.KhôngbiếtcóphảivìanhấylàbốcủaNhưÝ,

hay còn vì lý do nào khác.Nhưng tôi không hi vọng cô yêu anh ấy, nếu

khôngcôsẽkhổcảđời.Vìanhấycóthểlàmộtngườichatốt,nhưngkhôngphảilàmộtngườichồngchungthủy.TôinghĩđólàlídotạisaomẹNhưÝkhôngmuốnramặt.Cólẽngườiđócũngrấtyêuanhtôi,đúngkhông?

MinhliếcnhìnLinh,thấycôcứngồilặngyên,tâmtrídườngnhưkhôngcònởnơinàynữa.Anhlắcđầu,khônglàmphiềncôthêmmàđứngdậyđilênphòng.

ChỉcònLinhngồilạitrongcănbếpvắnglặngvớicâuhỏicứvướngvấtmãitrongđầu:“Côcóyêuanhtraitôikhông?”

RốtcuộclàcôcóyêuĐạihaykhông?

CHƯƠNG19ÂMMƯU

CơnmơdữdộikhiếnTườngVibừngtỉnh.Cảngườicôướtđẫmmồhôi,nhưngkhônghiểusaocôlạicảmthấylạnhtoát.Kéochăntrùmlêntậncổ,côquaysangnhìnngườiđangnằmbêncạnhmình.Trongánhđènmờmờcủacănphòng,ngườiđànôngđẹptraiấyđangngủrấtngon,hơithởđềuđều.

Những hình ảnh của buổi tối hôm qua lần lượt hiện về trong tâm tríTườngVi.Đếnbâygiờ,côvẫncảmthấykhótinvớinhữnggìđãxảyra.

Đêm qua, khi Đại đưa cô về đến cửa phòng, hai người còn đứng nóichuyện thêmmộthồi.Sauđó, cũngkhôngbiết là aibắtđầu trước, rồihaingườiđiêncuồngtrongmộtcơnmưaái tìnhbất tận.SựtừngtrảivàthànhthụccủaĐạikhiếncôkhôngthểlàmchủđượcmìnhmàbuôngthảtheotừngđợtáiâncủaanh.Hoặcchínhbảnthâncôcũngmuốnbuôngxuôibảnthânnhưthế,khônggòbó,khônggượngép,hoàntoànđểanhchinhphục.

Trờichưasáng,nhưngcơnácmộngđãkhiếnTườngVikhông thểngủtiếpđược.Côđộtnhiên thấy lạnh.MặcdùĐại cuồngnhiệtnhưnganh lạikhôngđemđếnchocôcảmgiácấmápnhưngườiyêucũ.Lúcnày,dùnằmcạnhanh,nhưngcôlạithấyanhxaxôivờivợi,lạlẫmvôchừng.Cóthểđêmqua,domensaymàhaingườiđãkhônglàmchủđượcmình.Anhsayrượu.Còn cô say anh, say hương vị rượu ngọt ngào trong hơi thở của anh, sayhươngnướchoacóvịbiểnkhơicủaanh.Côsaycảnhữngcâuchuyệnmàanhđãkểchocônghevềnhữngchuyếnđixa,vềnhữngtrảinghiệmtrongcuộcsốngvàvềcảnhữngvấpngãđầuđời.

KhiTườngVicựamìnhlầnthứhaithìĐạicũngthứcgiấc.Anhmởmắt,

vàigiâysauanhthởdàimộthơikhinghĩra tìnhhuốnghiệntạicủamình.Rồianhquaysangnhìncôhỏi:

-Saoemkhôngngủnữađi?-Emlạnh–TườngVilắcđầu,thànhthậtđáp.Đạimỉmcười,sauđóanhdangmộttayra,kéocôlạigầnchocôgốiđầu

lênđó,rồianhvỗnhẹlênvaicô:-NgườimiềnNamthườngkhôngchịuđượcmùađôngmiềnBắc.-Phảiđivàothờigiannàymớibiếtthếnàolàmùađôngchứ…-Tường

Vicười.Đạilạiđưamắtnhìnlêntrầnnhà:-Khôngnghĩlàchúngtalạithànhthếnày.-Emcũngkhôngnghĩđược.-Khiđóanhhơisay,saoemkhôngđạpanhrachứ?TườngVi lặngyênkhôngđáp,chẳnglẽcôphảinóirằngthựcsựthìcô

cũngmuốnanhởlạibênmình.Cuốicùngcôthởdài:-Quênđi,coinhưchúngtachỉlàbèonướcgặpnhau.-Ừ,có lẽnhư thế tốthơn–Đạigậtgậtđầu–Emcòncó tương lai, sự

nghiệpcủaem.Đừngđánhđổinóvìthứtìnhcảmxavờinày.Anhcũngsẽkhôngthayđổiquanđiểmcủamìnhđâu.

Đạiyênlặng,sauđóquaysangnhìngươngmặtcóphầnthẫnthờcủacônóitiếp:

-Hơnnữa,anhthựcsựcoiemnhưmộtngườibạntrikỷ.Dùchúngtamớichỉgặpnhaucóbalần,nhưnganhrấtthíchnóichuyệnvớiem.Trướcđây,anhchưatừngkểchoainghenhữngcâuchuyệnliênquantớianhcả,ngoạitrừmộtngười.Vàemlàngườithứhai.Anhquenrấtnhiềubạngái,nhưngđểtìmramộtngườitrikỷthựcsựthìkhôngcó.Vìthế,anhkhôngmuốnthayđổimốiquanhệbèbạnnàyvớiem.

“Khôngthểthayđổisao?”,TườngVithầmnghĩtrongđầu.-Vậyngườithứnhấtlàai?-Mộtngườianhyêu.Nhưngcôấykhôngyêuanh,chỉcoianhlàtrikỷ

củacôấy–ĐạicườikhinhớtớiNhậtLệ.-Emtưởnganhkhôngbiếtyêuaichứ?–TườngVingạcnhiênhỏilại.-Thìcứcoinhưlàngoạilệđi.Nhưngcôấycũngđirồi,biếnmấthoàn

toànkhỏicuộcsốngcủaanh–Đạithởdài.TườngVinhìnvẻmặtanh,khônghiểusaocôchẳngthểtìmramộtlờian

ủinàodànhchoanhcả.Côxoayngười,ômlấyanhnóikhẽ:-Ngủđianh.Đêmcòndàilắm.ĐạicúiđầuchỉthấyTườngViđãnhắmmắtlại,rõrànglàcôkhôngcòn

muốntiếptụccâuchuyệnnàynữa.Anhcốgắngkéomìnhquaylạivớigiấcngủdởdang.Giấcngủcủaanhsauđócũngkhôngsâu,trongcơnmơchậpchờn,anhthấyhìnhdángquenthuộccủaNhậtLệởtrongbếp,vớichiếctạpdềmàuxanhbiểnvàđôiđũanấu.Nhưngkhinhìnlại,ngườicongáiđứngtrướcmặtanhkhôngphảilàNhậtLệnữa,màtừlúcnàođãđổithànhhìnhdángcầnmẫnvànhumìcủacôgáigiúpviệcnhàanh.Hìnhảnhhaingườinàycứthếliêntụcđanxenvàonhau,đếnnỗikhitỉnhdậy,anhkhôngbiếtlàmìnhđãnhớtớiaivàmơthấyaitronghaingườinữa.

~oOo~

Đại đã đi công tác sang ngày thứ ba. Lâm, saumột thời gian ra nướcngoàiquayMV,cũngđãvềnước.Ngaykhixuốngsânbay,anhkhôngtớicông tymà lạivềnhàngay.Anh thôngbáovớibốmẹsẽởnhànghỉngơimấyngàytrướckhitiếptụcquaylạivớilịchđihátngậpđầungậpcổ.

Trongbaanhemtrai,nếunhưĐạilàngườidànhchoNhưÝnhiềutìnhthươngnhất,Minhlàngườidànhnhiềuthờigianchoconbénhất, thìLâmlạilàngườithườngxuyênmuaquàchocháumìnhnhất.TừkhicóNhưÝ,hầunhưtuầnnàoLâmcũngtranhthủvềnhà,mỗilầnvềlạimangchocháugái đủ thứ quà. Khi thì sữa, khi thì quần áo, khi thì đồ chơi, đến nỗi bàNguyệtcònphảikêulênlàanhquáhoangphí.Lâmchỉcườigiảithíchvìnhàcómỗi côcháugáinênnhấtđịnhphải trưngdiệnchocháumình thậtđẹpmớiđược.

Sángnaytrờiđãkhôngcònmưaphùnnữa.Thờitiếtlạnhhơn,lạicógiónêncàngkhiếnngườitacảmnhậnđượccáirétcắtdacắtthịtcủamùađôngnămnay.Linhmởcổng,dắtxera,cảngườirùngmìnhtheomộttrậngióàoào.Mộtngàycủacôbắtđầubằngviệcrachợmuađồvàvềnấubữasángchocảnhà.Mấyngày tớigiađìnhbàNguyệtsẽ rấtđôngvuivìcác thànhviênđềuvềnhàcả.

Linhkhôngđểýrằngtừkhicôbắtđầubướcchânvàochợthìđãcómộtngườilặnglẽđitheocô.Đếnkhicôđứngmặccảởhànghoa,chợtcảmthấycómộtbàntaychạmvàolưngmình.Côgiậtmìnhđịnhquaylạixemngườinàovôýnhưvậythìlạinghemộtgiọngđànôngồmồmbêntai:

-Khôngđượckêu.Màymàkêutaođâmchết.Linhđiếngngười,chỉcảmgiácsống lưng lạnhbuốt,giốngnhưcómột

condaođangchạmvàotậnbêntrongdathịtmình.-Nhìnthấycáiôtôởtrướcmặtkhông?Yênlặngđivềphíađó,màymà

chạyđừngtráchtaoác.Linhđưamắtnhìn,quảthậtđỗởgầnngaycổngchợlàmộtchiếcxebốn

chỗmàuđen,trênxehìnhnhưcóhaingườiđangngồi.Ánhmắthọkhôngngừngnhìnvềphíacô.Linhnuốtnướcbọt,hấptấplắcđầuvớingườibánhoa,xáchchiếclànđựngthứcănlên,chầmchậmtiếnvềchiếcxe.Côkhôngdámnhìnđinơikhác,cốtìmtrongnhữngngườitrướcmắtmộtngườicóthểcứucô.Nhưnghọchỉlànhữngngườiphụnữbánhàng,nhữngngườiphụnữđichợsớmđểlobữasángchogiađìnhmình,thậmchícócảtrẻcon.Linhtuyệt vọng bước về phía chiếc xe. Dù không biết những người này là ai,nhưng việc dùng tới dao để uy hiếp cô cũng đủ cho thấy bọn người nàykhôngphảihạngngườitốtrồi.

-Đinhanhlên–Gãthanhniênphíasaulạigiục.Gãvừadứtlờithìcảmthấycóaiđóđangvỗvaimình.Gãquayđầulại

nhìn,chỉ thấymột thanhniêncaohơnmìnhnửacáiđầu, tóccắtngắngọngàng,gươngmặtđẹptrai,ánhmắthơicụccằn.NgườinàychínhlàMinh.

-Muốngìmày?–Gãthanhniêncứnggiọnghỏi.DườngnhưMinhchẳngmuốnnhiều lời vớigã, vừa thấyLinhbước ra

khỏi tầm của con dao găm nhỏ là anh lập tức vung tay, đấmmột cú thậtmạnhvàogiữamặtkẻkia.Bịbấtngờ,gãthanhniênkhôngkịpphảnứnggì,ăn trọnmột cú đấm và ngã nhào vào hàng hoa ở bên tay phải khiến chonhững chậu hoa đổ nghiêng ngửa, cành hoa gẫy nát, tung tóe.Người bánhàngrúlên,cònnhữngkháchđangmuahoagầnđóthìbỏchạynháonhào.

Bịgiángmộtquả tối tămmặtmũinêngã thanhniên loạngchoạngmộtlúcvẫnkhôngđứngthẳngdậyđược.Haitênngồitrênôtôthấycảnhnàylậptứcmởcửaxechạytới.MinhchộplấybàntaylạnhngắtvàrunrẩycủaLinh,

kéomạnhcôvềphíamình,sauđócảhaicùngchạyvàotrongchợ.Haiđồngbọntócxanh, tócđỏchạytớiđỡtênkiadậyrồibỏmặctiếng

chửirủacủangườichủhànghoa,cảbacũngvọttheoLinhvàMinh.MinhnắmlấytayLinhchạy,saumộthồiđâmngangrẽdọc,cảhaicuối

cùngcũngdừnglại.Tiếngnhốnnháoởphíaxavọnglại,cólẽlàbagãkiavẫnđangkhôngngừngtìmkiếmhaingười.Chỗnàyđãlàcuốichợ,làgianhàngbánđồgiadụng.Minhnhìnquanhmộthồi,sauđókéoLinhchạythẳngvàomộtgóc.Gianhàngnàykhôngcóngười,dườngnhưngườichủđãchạyđiđâuđó.Minhkéohaitấmđệmgấpđangdựngđứngởmộtgócrarồichuivàokhoảng trốngnhỏhẹpsát tường.AnhkéoLinhvàođócùngmình.Từngoàinhìnvào,cólẽsẽchẳngaipháthiệnrađiềugìbấtthườngcả.

Trongkhônggiannhỏhẹp,Minhkhôngcòncáchnàokhác làphảiômcứng lấyLinh, cốgắngnénhơi thởgấpgáp.Chỉ nửaphút sau, hai ngườinghethấycótiếngchửirủa.Dườngnhưviệckhôngtìmthấycảhaikhiếnbatênnàyđiênlên.MinhcàngômchặtLinhhơn,đếnnỗicóthểcảmnhậnrõnhịptimđangđậploạnlêncủacô.Cảhaicốgắngthởthậtnhẹđểkhôngbịpháthiện.

Chợtbênngoàicótiếngcủamộtngườiphụnữ:-Mớisángngàyra,khôngmuahàngcủangười ta thì thôi,chửirủacái

gì?-Câmmồmlạingay–Tiếngmộttrongbathằngquátlênvàkhônghiểu

chúnglàmgìmàngườiphụnữkiaimngaylậptức.Rồikhoảngmấychụcgiâysau,tiếngngườiphụnữlạivanglên,càngto

hơn:-Tiênsưbốnhàchúngnó,cáibọnđầuxanh,đầuđỏ,đầutrâumặtngựa,

mớisángrađãđếnámhàngbàmàyrồi.Bàrủachochúngmàyrađườngbịôtôchènchếtđi.Lũmấtdạy.

SauđóLinhvàMinhngửithấymùigiấyđốt,tiếnglầmbầmchửirủamãikhôngthôi.Minhxíchtấmđệmramộtchút,chỉthấymộtngườiphụnữtobéođangquaylưnglạiphíaanh, trêntaycầmmột tờgiấyđangcháyrừngrựcxualoạnlên.Ngườinàyđangđốtvía.

Minhsuýtbật ra thành tiếngcườinhưngkìm lạiđược.Linhngẩngđầunhìnanh,chỉthấyMinhđưataylênmiệngrahiệuimlặng,đôimắtanhđang

vuivẻ,dườngnhưanhđãquênhẳntìnhhìnhcăngthẳngvừarồi.Haingườitiếptụcởphíatrongtấmđệmthêmmộtlúc,chotớikhichắc

chắnlàkhôngcòntênnàoquanhquẩn,Minhmớithừadịpngườiphụnữkiakhôngđểý,nhẹnhàngbướcra.Rồisauđó,rấttựnhiên,anhlêntiếngchàonhưmộtngườimuahàng.

-Chúemđẹp traimuagì nào?–Ngườiphụnữquay lại, tưởnganh làkháchvừatới,đonđảtiếnlạichào.

-Ởđâycógốiđôichứchị?–Minhgiảvờhỏi.-Có…có…Chuẩnbịlấyvợphảikhông?Chỗchịhànggìcũngcó.Chú

emcầnmualoạibìnhthườnghayloạiđẹp?–NgườiphụnữtoétmiệngcườivàdẫnMinhđitớikệđặtnhữngchiếcgối,sauđóliếnthoắnggiớithiệu.

Minhngoáiđầuvềphíasau, thấyLinhcũnglẳnglặnglẻnrakhỏiđốngchănđệmrồimớilạiquayvào,lấylýdomàusắcquálòeloẹt,hàngkhôngđượccaocấp lắmđểchuồnêm.Khihaingườiđi rồi,vẫncònnghegiọngngườiphụnữeoéođầybựcbội:

-Hãm…Nhìncáimặtđẹptraimàhãm…Muahàngcaocấpthìvàosiêuthịđi,vàochợlàmcáigì.Đúnglàsángraxúiquẩy,chỉtạibacáithằngđầutrâumặtngựakia.Tiênsưbốchúngnó.

Minhcườiphálênvuivẻkhinghethấynhữnglờiđó.CònLinhthìvẫnlolắngnhìnxungquanh,chỉsợbatênkialạithìnhlìnhxuấthiện.

-Chắcbọnchúngđi rồi,đừng lo–Minh thấyvẻmặtcủacô thìngừngcười,nhẹnhàngtrấnan.

-Lỡchúngvẫnđợimìnhởcổngchợthìsao?-Cùnglắmđánhmộttrậnchứsao–Minhcườikhẩy–Chợnàycócổng

phụ,chắcbọnnónghĩmìnhđãrabằnglốicổngphụrồi.Dùsao,đểchắcănthìmìnhkiếmchỗnàoănsángđãrồihãyvề.

-Nhưngcòngiỏthứcăn,embỏlạichỗhànghoarồi–Linhbănkhoăn.-Giờcònquantâmmấycáiđó–Minhcaucó–Chútquaylại tìm.Mà

mấtthìchúttôiđưatiềnđimuacáikhác.LinhkhôngnóigìnữachỉlẳnglặngđitheoMinh.Mộtlúcsau,côlạinói:-Cảmơnanh.Nếuhômnaykhôngcóanh…-Mọichuyệnđểvềnhàhãynói–Minhngắtlờicô–Việccôbịbọnnày

theodõithìtôiđãthấytừhaingàynayrồi,nênhômnaymớiđitheocôtới

đây.-Ừm…Linhhữnghờđáplạimặcdùtronglòngđangngổnngangsuynghĩ.

CHƯƠNG20THÁCHTHỨC

Saukhiănsángxong,Minhrúttiềnđưachomộtđứabéđánhgiày,nhờnóđithámthínhgiúp.Thằngbéchạyđirồilậptứcquaylại,báolàtìnhhìnhyênổn,đếnlúcđócảhaimớiyêntâmravề.

ĐưaLinhvềnhàxong,Minhlạiphóngxerangoài,bỏmặcsựcằnnhằncủaôngPhương.ĐếnhơntámgiờsángthìLâmmớithứcdậy.Trongbaanhemnhànày,ngườimàLinhítcócơhộitiếpxúcnhấtchínhlàLâm.Banđầucôluôncảmthấyanhhơilạnhlùngvàcóchútkhógần.Nhưngtừhômquatớigiờ,Lâmquấnquýtvớihaiđứacháunêncôtiếpxúcnhiềuhơnvànóichuyệnvớianhnhiềuhơn,chợtnhậnraanhkhôngquákhógầnnhưmìnhđãtưởng.

Linhđặtbátbúnthangxuốngbàn,nói:-Anhănđichonóngđãnày.Lâmnhìnbátbúnthang,kêulên:-Chà,búnthang,ngonquá!Mẹanhdạyemlàmđấyà?-Dạkhôngạ!Hôm trướcemhọcởchỗnhàhàngcủaanhĐại!–Linh

cười.KhôngchỉriêngLâm,màsángnay,cảnhàôngbàPhươngđãphảitrầm

trồvớibátbúnthangmàLinhlàm.MộtbátbúnmàlàmchongaycảMinh–ngườivốnưaănkhôcũngphảihúptớicạnsạchnướcmớithôi.BàNguyệtthìphải thừanhận, làngườisinhravà lớnlên,cảđờiởHàNội,nhưngbàchưabaogiờănmộtbátbún thangnàongonnhư thế.ÔngPhương thì lạicàngcó lýdođể tranhcãivớibà rằngcongáinhàquê lúcnàocũngđảm

đanghơncongáithànhphố.-ĐầubếpcủaôngĐạimàcóthểnấurabátbúnngonnhưthếnàysao?Lâmcườicười,sauđócũngchẳngcầngiữthểdiệncủamộtngôisaonhư

mọilầnđiănởngoài,cứthếcắmđầuănlấyănđể.-Chà,ngonquá.Cólẽanhphảinăngvềănrìnhcơmbốmẹmớiđược–

Lâmthởramộthơisảngkhoáisaukhiđãđượcănno.-Anhđidiễnởnhiềunơi,chắcphảiănnhiềumónngonhơnấychứ?Linh cảm thấy vui trong lòng. Cô đã quen với những lời tán thưởng

nhưngkhôngmộtngôn từkhenngợihoamỹnàocó thểhơnđượcvẻmặtmãnnguyệncủangườikhácsaukhiănxongmónănmìnhnấu.

-Khôngcóđâuem.Nhiềukhiphảinhịnđóiđidiễnđó.Chạysômà,thờigianăncũngkhôngcó.Ăncơmbụi,cơmhộplàchuyệnbìnhthường–Lâmlắcđầu.

-Mấyđứaemhọemởquêrấthâmmộanh.HômnàoemvềănTết,anhchoemxinchữkíđểemmangvềchochúngnónhé!–Cônhưchợtnhớranênđềnghị.

-Khôngvấnđềgì.TặngluônmỗingườimộtcáiđĩaMVanhvừaquayởnướcngoàixong.

-Thíchquá!Chắcchúngnósẽmừngrú lênchoxem–Linhvuivẻgậtđầu.

-Emcóthíchnghenhạckhông?Hômnàoanhchoemmấycáivécanhạcmàđixem.

-Emhaynghenhạckhônglời.Trướcđâynhàemkhôngcótivi,chỉcócái đài cũ.Mỗi lần nấu cơm em lại mang xuống bếp để nghe. Còn đêmkhuyathìhaycóchươngtrìnhnhạcgiaohưởng–Linhkể.

-Khôngphảiaicũngcóthểnghevàcảmthụđượcnhạcgiaohưởng.-Anhnổitiếngthế,chắccónhiềucôhâmmộanhlắmnhỉ?Cóbaogiờhọ

viếtthưtỏtìnhvớianhkhông?-Thườngxuyên–Lâmphá lên cười, khônghề giấu giếm–Anhnhận

đượcthưtìnhtừhồicấphaicơ.Hồiấycònngônghênênhayđọclắm.Bâygiờthì ítkhicóthờigianđọc,hơnnữathưgửivềtoànlàquảnlýnhậnvàđọcgiúp.Đôikhitrảlờigiúpluôn.

-ChịTrangđọcxongcóghenkhông?

-Trangkhôngphải người phụnữhayghen, nhưng cũngđôi khi cô ấycũngtỏrakhóchịu.Khiconngườitamuốnvunvén,chămlochosựnghiệp,thìhọphảiđánhđổimộtvàithứnhưgiađình,tìnhcảmcủabảnthânchẳnghạn.

-Miễnlàanhkhôngcảmthấyhốihậnvềsựđánhđổiđólàđược.-Thỉnhthoảnganhvẫnthấyhốihận–Lâmmỉmcườisauđóđứngdậy,

cầmtờbáorangoàiđọc.Linhquayđầunhìntheocáibóngcaolớnnhưngcóphầncôđộccủaanh,

khônghiểusaotựnhiêncôcómộtcảmgiácrấtlạ.Bangườicontraicủagiađìnhnày,mỗingườimộttínhcách,nhưnghọđềucómộtđiểmchung,đólàhọrấtcôđộc.

Bữa trưa và chiều hôm ấyMinh đều không về.Ông Phương càu nhàutráchvợmộthồivìquánuôngchiềuconrồilạiđạpxeđiđánhcờtướng.BàNguyệt gọi điện cho con không được cũng đâm ra lo lắng.Chưa bao giờMinhlạiđiđâumàkhôngxinphép,sauđócòntắtmáynhưthếnày.Linhcũng lo lắngkhôngkém,chỉsợanhbịbọnducônkiachặnđườngtínhsổchuyệnlúcsángthìnguy.

Hai giờ sáng, Linh vẫn trằn trọc không ngủ được. Không hiểu sao côkhôngthểngừngnghĩvàlolắngchoMinh.Haylàanhđãgặpphảichuyệngì?Hoặclàanhđihẹnhòmàkhôngmuốnbịngườikhácquấyrầy?Màbiếtđâuanh lạiuốngsayvàđangngủngoàicổng thì sao?ViệcMinhngủgụcngoàicổngtớisángcũngkhôngphảilàlầnđầu.

Nghĩvậy,Linhchồmngườidậy,mặcthêmchiếcáoấmsauđómớinhẹnhàngmởcửađirangoài.

SươngmùgiăngmờmịtkhiếnLinhcorúmngườivìlạnh.Cánhcổngsắtnặngnềmởra,trongánhđènđườngmờmờ,sươngmùtrắngxóa,Linhngẩnngườikhithấyvàingườiđangđứngdựavàotường.Côcònchưakịphiểurachuyệngìthìlậptứcđãcóngườihétlên:

-Linh,vàonhàmaulên.Giọngnói quen thuộc củaMinhkhiếnLinh sực tỉnh.Côđịnh lùi ngay

vào,nhưngnhữngngườikiaphảnứngcònnhanhhơn.Mộtcánh taykhỏemạnhvàcứngnhưthépnguộitúmlấytaycôkéora.TrướckhiLinhkịphétlênthìbàntaylớncủahắnđãchụpkínmiệngcôrồi.

Mấy tên kia nghe thấy động thì dáo dác dồn lạimột chỗ.Gã vừa túmđược Linh vẫn bịt chặt miệng cô, kéo cô đến trước mặt một tên mặc áokhoácmàuxanhláđangngồitrênmộtchiếcmôtôphânkhốilớnmàubạc.Gãđangphìphèohútthuốc,ánhmắtnhìnLinhtừđầuxuốngtớichânrồilạingượctừchânlênđầu.Gãcườikhẩy:

-Đợithỏvềhang,khôngngờlạibắtthêmđượcconthỏcon.Hóarathằngnhócnàyvẫnởquanhđây.Maurađâyđi,nếukhôngđừngtráchtaođốixửtệvớiconbénày.

-Đạica,connhỏnàychínhlàconmàchúngtađượcthuêđểxửlý–Mộttênnhắcnhở,Linhnhậnra tênnàychính làngườidídaovào lưngcôbansáng.

-Cóhaiđứaoắtconmàcũngkhôngđốiphónổi.Vềtaotínhsổvớitụimàysau.Thằngkia,cònkhôngmaurađây?ĐểtaoxemthằngnàolớngandámđánhđànemcủaHưngĐạiCanày?

-Hưng?–TiếngMinhlạivanglên,lầnnàymộtbóngngườicaolớnbướcratừsaugốccâylớncáchđókhôngxa–Khôngphảimàyđangtrongtrạicảitạosao?

Tên tựxưng làHưngĐạiCanghecâuhỏinày thìgiậtmình,nheomắtnhìnkỹngườivừatiếnrađó.SaukhiMinhtớigần,nhậnrakhuônmặtbấmrasữacủaMinh,hắnlắcđầuxoacằm:

-Hóaralạilàmày?Tráiđấtquảnhiêntròn.-Taocũngđangngạcnhiên–MinhnóisauđóđưamắtnhìnsangLinh

đangbịkhốngchếcáchđókhôngxa.-Đểcôấyđiđi,đâylàviệccủađànôngchúngta.Đừngmangđànbàra

uyhiếptao,nếukhôngchuyệnnàyđồnra,taoelàmàysẽbịcảgiớiđuaxechửivàomặt.

-Khôngđược, đây chính làngườibọn taophảibắt.Thôngcảmđi, taocũngbấtđắcdĩthôi,ngườinhờchuyệnnàycóvaivếrấtlớn,taokhôngthểkhôngnghe theo.Hơnnữa, con nhỏnày cũng chỉ là người làm trong nhàmày, đâu cần quan trọng hóa như thế. Để nó đi với bọn tao, tao bỏ quachuyệnmàyđánhthằngemtaohồisáng.

-Nếukhôngthìsao?-Chơitheoluậtthôi.Màygiỏiđếnmấy,cũngkhôngthểcùnglúcđốiđầu

vớingầnnàyngườibọntaođược.-Tấtnhiên,taocũngkhôngnghĩtaocóthểđánhđượchếttụimày.Nhưng

nếuẩuđảngaytạiđây,taoerằngngườichạysẽlàchúngmày–Minhnhếchđôimôikhôkhốc,cườinhạt.

-Màytựtinthếsao?Trongnhàmàycócaothủà?-Khôngcó…Nhưngcóthứđủđểcắnnáthọngmàytrongvòngbagiây.

Khôngmộtaidámliềulĩnhđốiđầuvớinó.-Nghegiốngmộtconchódữ?-Hưnghuýtsaotỏrarấtthíchthú.-Phải,loàichóhungdữnhấtthếgiới,chắcmàycũngtừngnghequatên,

ngaoTâyTạng–Minhgậtđầu.-NhàmàythậtcómộtconchóngaoTâyTạngsao?–Hưnghítsâumột

hơi,hỏilại.-Đúng.MộtconNgaoTuyết trưởngthành, thuầnchủng,đượcmangtừ

tậnTâyTạngvề.Chỉcầnmộtchútồnàonhonhỏ,cũngđủđánhthứcnórồi.Tụimàymuốngặpnókhông?

Hưngsuynghĩmộthồi,sauđóhấtđầuhỏilại:-Vậymàymuốnsao?-Đểcôấyvàonhà,taorachỗkháccùngtụimàygiảiquyết–Minhlạnh

lùngđáp.Linhđangbịbịtchặtmiệngnênkhôngthểnóigì,nhưngcôliêntụcgiãy

giụa,lắcđầu,nhưmuốnbảoMinhkhôngđượcliềulĩnh.-Màynghĩcôtathoátlầnnày,cóthểthoátlầnsausao?–Hưnghỏilại.-Cầnthếnàođểtụimàybuôngthachocôấyhoàntoàn?–Minhvẫnbình

tĩnhhỏi.Hưngsuynghĩmộthồirồinói:-Quyếtđịnhthếnàyđi.Màyđuaxevớitao.Nếumàythắng,màyđược

mangnóvề,vàbọn tao sẽkhôngbaogiờnhúng tayvàochuyệnnàynữa.Cònnếumàythua,côtaphảitheobọntao.

-Khôngsợtaobáocôngansao?-Cứbáo,màynênbiếtngàyhômnaytaocóthểđứngởđâythayvìtrong

trạigiam,thìtaocònsợgìmấylờiđedọatrẻconđónữa.Minhngẫmnghĩmộtchút,ánhmắtliếcnhìnsangvẻmặtđãchuyểnsang

táinhợtcủaLinh,ánhmắtanhdịudàngđirấtnhiều.Sauđó,lấylạivẻlạnh

lùng,anhquaysangHưnggậtđầu:-Đồngý.Hyvọngmàygiữlờihứa.-Taocó lòng tự trọngcủadânđuaxe.Nhưngluậtđuaphảidobên tao

quyếtđịnh,dámchơikhông?-Chỉ làđuaxethôimà,cógìkhôngdám–Minhcườikhẩy,cứnói tới

đuaxelàmáutronghuyếtquảncủaanhlạisôitràolên.-Tốt.Vậyđi,tớichâncầuvượttrêncaoởđườngPhạmVănHùng.Đósẽ

làđườngđuacủachúngta.Minhgiậtmình,nhưngcũngkhôngquáđắnđo trướcđềnghịnày.Anh

đưamắtsangnhìnLinh,hỏitiếp:-Vậycòncôấy?-Nósẽđivớitụitao.Yêntâmđi,chotớikhicuộcđuagiữataovàmày

ngãngũ,nóvẫnsẽđượcantoàn.Minhngầnngừtrongchốclátsauđógậtđầu,cũngkhôngnhìnLinhnữa,

anhquayngườiđi sangbênkiađường,nơimìnhđangdựngxeởsaumộtgốccâylớnkhác.Cuộcđuanày,anhnhấtđịnhkhôngthểthua.

CHƯƠNG21ĐƯỜNGĐUATỬTHẦN

-Đạica,cócầnthiếtphảiđuaởđâykhông?Haychúngtarangoạithànhđi.Dạonàycônganlàmráoriếtlắm...-ĐứngởbếnxebuýttrướccổngbệnhviệnYhọccổtruyền,mộttênđànemcủaHưnglolắngđềnghị.

-Sợ thìcútvềcho tao.Taobắt tụimàyđuasao? -Hưngnhìnvềđoạnđườngvắngởtrướcmặt,tronglòngdânglênmộtniềmhưngphấnkhótảkhimìnhsắpbaytrêncungđườngnhưmơkia.

-Sươngmùnhiềuvàđườngtrơnquáđạicaạ-Mộttênkhácengạinhắcnhở.

-Càngtốt.Tụimàycóbiếtthằngđólàaikhông?-Làaivậy,đạica?-Haitênđànemđicùnghắntòmò.-Nólà tayđuasốmộtcủahộiđuaBáoĐen,BạchHổNguyễnTrường

Minh.-Thậtsaođạica?ChínhlàBạchHổsao?-Phải.KểcảthằngtrưởngnhómcủaBáoĐencũngphảinểnóbảyphần.

Khôngcónó,BáoĐenlàmsaocóthểgiữvị trísốmột lâunhưvậyđược.Taocũngmơđượcđuatayđôivớinólâurồi...

-Thảonàođạicacóphầnnểnangkhinóichuyệnvớinó-Tênđànemgậtgùvẻđãhiểu.

Đúnglúcnày,Minhđixetới.HaithằngđànemcủaHưngcũngbớthốngháchhơnkhinhìnthấyanh,thậmchítrongmắtcòncóchútngưỡngmộkhónói.Danh tiếng củaBạchHổ trong những hội đua xe lớn cỡ nào thì bọnchúngcũngbiếttừlâurồi.Vàviệcbấtngờđụngđộvớinhânvậthuyềnthoại

nàykhiếncảhaicảmthấyhơitiếcvìđãphảiđốiđầuvớianh.-Côấyđâurồi?-MinhlạnhlùnghỏikhikhôngthấyLinhđâu.-Yêntâm.Đãđượcđànemtaođưatớiđíchrồi.Nếumàytớitrước,mày

cóquyềnmangcôtađi.Cònnếumàythua,thìtaosẽtớitrướcvàmangcôtađi.

-Đíchđếnlàởđâu?-Minhđưamắtvềconđườngphíatrước,dườngnhưđãnhậnrađoạnđườngmàmìnhsẽphảiđua.

-BênnàychâncầuThanhTrì.Ngảxuốngbêntaytrái.-Được,nóiluậtlệđi.-Đườngđualàđườngcaotốctrêncaoởtrướcmặtchúngta.-Hiểurồi-Minhgậtđầu.-Đuabêntráiđường...-Dườngnhưđãchuẩnbịtừtrước,Hưngnóingay.Minhnhìnvềconđườngmờmịtsươngmùphíatrước,trongmắthiệnlên

mộtchútchầnchừ,nhưngsauđóvẫnkiênquyếtgậtđầu:-Được.-Vàkhôngđượcbậtđènxe-Hưngnóiđếnđâythìcảngườicũngrùng

mìnhmộtcái,hắnsợchínhsựliềulĩnhnàycủabảnthân.-Màychắcchứ?-Minhquaysangnhìnhắn,lạnhlùnghỏimộtcâu.-Màysợsao?-Hưngcườinhạt,nhưngtronglònghắncũngđangcốlấy

lạibìnhtĩnh.-Đuaxevốnlàcượcmạngmà-Minhnhếchmiệngcười.-Gặptainạnhaybịcôngantómthìcoinhưbảnthânxuixẻođi-Hưng

nóithêm.-Tốt...Taothíchthế.-Được,vậythìquabênkiađườngđi-Hưngnóirồikéocáimũbảohiểm

trùmkínmặt,sauđóvòngxequaytrởlại.HắnkhôngbiếttronglòngMinhđangnghĩgì,nhưngthấyvẻmặtkhôngmộtchútesợcủaanh,hắnlạithấyrợnrợntronglòng.

Cuộcđuatửthầnnàydohắnđềra,hắnkhôngthểrútlạiquyđịnhđược.Hơnnữa,lòngkhátkhaocóthểvượtquamộttayđuađườngphốhuyềnthoạiđãkhiếnhắnbớtđimộtchútloâu,thêmvàomộtphầndũngcảm.

Mặc dù hơi gợn trong lòng về cuộc đua lần này nhưng dù thế nào thìMinhcũngkhôngthểbỏcuộcđược.Anhcũngkhôngthểđểchođốiphương

củamìnhnghĩrằngbảnthânanhđangsợcuộcđuanày,nếukhông,anhsẽthuangaycảkhichưabắtđầu.Đóchínhlàluậtlệtànkhốccủađuaxe,muốnchiếnthắng,thìphảichiếnthắngchínhmìnhtrướcđã.ChínhsựlìlợmvàbấtchấpnàyđãgiúpMinhtrởthànhmộttayđuavôcùngnổitiếng.Anhkhôngsợcungđườngtrướcmặt,anhcũngkhôngsợluậtchơilầnnày,anhthậmchícòncóthêmcảđộnglựcđểbuộcmìnhphảichiếnthắng-đólàLinh.Linhđangđợianhđếnđưacôvề.

Cólẽđếntậnbâygiờ,Minhmớibiếttìnhcảmcủamìnhdànhchocôgáinhàquêvàcóchútbíẩnđónhiềunhưthếnào.Anhgầnnhưphátđiênlênkhithấycôbịbọnchúngbắtđi,vàchỉcóánhmắtsợhãitộtđộcủacôkhinhìnanhmớigiúpanhgiữđượcbìnhtĩnh.

Cuộcđuanày,anhnhấtđịnhphảithắng.Nếukhông,cólẽanhsẽhốihậncảđờivìngàyhômnaykhôngthểbảovệđượccôgáimàanhyêu.

Haichiếcmôtôphânkhốilớnđãđượcdánkínhệthốngđènchiếuphíatrước bằng băng dính đen táp vào lề đường bên phải.Minh đốtmột điếuthuốc,quaysanghỏiHưng:

-Màyđãtừngđuanhưthếnàybaogiờchưa?-Chưa-HưngĐạiCathậtthàđáp,nhưngbảnthânhắncũngkhôngtỏra

lolắnggì-Cònmày?-Ừ,rồi-Minhgậtđầu.-Ởđâyluônà?-Không.Hơnbamươikilometđườngnúitừđầubênnàytớiđầubênkia

củađèoPha-đin-Minhbồihồinhớlạiquãngthờigianphiêulưutrướcđâycủamình-Conđườngđólúcnàocũngtrơnvàmờmịtsươngmù,cáchmườimétchẳngnhìnthấygì.Bọntao,chínthằngđuagiữađêmkhuya,mộtthằngđâmvàováchnúi,gẫyhaichân,tàntậtcảđời.Mộtthằngcònxuixẻohơn,nólaothẳngquadảichắnđường,rơixuốngvực,hơnmộtngàysaumớitìmthấyxácnóvàchiếcxe,mọithứđềutannát.

Hưngrùngmìnhmộtcái.-Đoạnđườnghômnaycònđẹp lắm,đènđườngvẫnchiếu trêncao,và

conđườngkhôngcódốclênrồilạidốcxuống,khôngcónhữngkhúccuatửthần.

-Liềumạngquá!Nhưngđólàlýdomàtaorấtnểphụcmày.Taotiếclà

chúng taphảiđốiđầu.Nếukhônghoàn thànhnhiệmvụnày,bọn taochắccũngốmđòn.

-Dùthếnàotụimàycũngsẽốmđòn-Minhcườikhẩy.Hưnghấtđầugọiđànem lạigần,nhắcnhởmấycâu, sauđónhìnsang

Minhhỏi:-Sẵnsàngchưa?-Taoluônsẵnsàngmà-Minhvứtđiếuthuốccònđangcháydởsangmột

bên,kéolạikhóaáokhoácngoàivàbắtđầunổmáy.-Vạchxuấtphátlàvạchkẻbắtđầuvàođườngcaotốc.Taovớimàymỗi

đứamộtbênđường,thờigianxuấtphátsẽđượcthằngemtaođếmngượctừnăm.Thếnào?

-Saocũngđược,kểcảchấpmàytrướcvàigiâycũngkhôngsao.-ĐíchđếnởđầucầuThanhTrì.Sẽcómột thằngemtaođứngởđóvà

cầmmộtchiếckhăntrắng.Aitớitrướcsẽcầmchiếckhăntrắngxuốngchâncầumangngườiđi.

-Cứnhưmàysắpxếpđi,đừngnghĩcáchchơitaolàđược-Minhnhúnvaitỏvẻkhôngýkiến.

-Vậythì...xuấtphátthôi.Minhgậtđầusauđórồga,lượnsangbênméphảicủaconđườngngược

chiềunày, cònHưngởbênmé trái.Bâygiờđã làhơnhaigiờ sáng, thỉnhthoảngmớicómộtchiếcxechạytheohướngngượclạivớihaingười,đènphasángquắc,nhưngcũngphảikhinótớigầnthìmớicóthểtrôngthấyđèn.Tầmnhìnquáhạnchế.

Minhhítvàomộthơithậtsâu,mắtvẫnchămchúnhìnvềphíatrước,taygagiữchặt.Hưngcòncăng thẳnghơnanhnhiều,chốcchốc lạiquaysangnhìnanhởbênkiavớiánhmắtđầylolắng.

Tên đàn em củaHưng vừa đếm tớimột làMinh đã kéo ga thậtmạnh,ngaykhitiếng:“bắtđầu”đượchôlên,chiếcxecủaMinhchồmbánhtrướclên, sauđó laođi, chỉvàigiâyđãmấthút trongmàn sươngmù.Bênnày,Hưngcũngkhôngchậmchân,chiếcxeàoàophóngtới,còibấminhỏi.

Minh nghe thấy tiếng gió rít ràn rạt bên tai, gió thốc qua khemũ bảohiểm,trànvàomũi,vàomắt,vàohọngkhôkhốc,lạnhtoát.AnhnghethấytiếngxecủaHưngởphíasaumình.Sươngmùgiăngmờmịt,Minhkhông

dámnhìnvàogươngchiếuhậuxemHưngđangởđâu.Ánhmắtanhdánchặtvàokhoảngkhôngmờmịtphíatrước,cốcăngmắtrađểnhìnxemcóchiếcxenàođingượcchiềuhaykhông?Đâylàđườngcaotốc,trongkhoảngcáchnămmươimét,nếunhưhaichiếcxeđingượcchiềucònkhôngpháthiệnranhauthìkhảnăngđâmvàonhaulàrấtlớn,đólàđiềulàmMinhlolắng.

ỞphíasauMinh,HưngbịámảnhbởicâuchuyệnmàMinhvừakểnênhắnkhôngdámlaoragiữađườngmàchỉmenởbênthànhcầubêntrái,mặcdùvậytốcđộcũngrấtnhanh.HắnvẫnnhìnthấyđènxephíasaucủaMinhởđằngtrước,điềuđócónghĩalàMinhkhôngcáchhắnbaoxa.Nếucứđivớitốcđộnàyvàgiữvữngkhoảngcáchnhưvậy,chỉcầntớigầnđích,hắncóthểchơibàinướcrút,tăngtốcrồivọtlênbấtngờ,mạohiểmmộtchútnhưngchắcchắnhắnsẽgiànhchiếnthắng.

Cứnhưthế,haichiếcxelaođivunvúttrênđườngcaotốc,hướngvềphíacầuThanhTrì.Mộtchiếcxe tải lao tới,đènphasángquắc,Minhvội lạngngười sangmột bên rồi sauđó lại tiếp tụcđưaxevề chínhgiữa, lướt tới.Cảmgiác lo lắng lúcđầuđã thay thếbởi sựhưngphấn tột độ,máu tronghuyếtquảncủaanhđangsôitràolênvìtốcđộnày.

Lại thêmmột chiếc taxi nữa chạy tới với tốcđộhơn trămkilometmộtgiờ.Saumộtchútgiậtmình,Minhcũngkịptránhsangbênphảitrướckhivavàonó.Khianhlướtquangaybêncửachỗláixe.Ngườiláixegiậtbắncảmình,cơnbuồnngủđangậptớicũngtanbiếnhoàntoàn.Chiếctaxivộigiảmtốcđộ,cólẽláixesợrằngphíatrướcsẽcònnhữngchiếcxekhácliềulĩnhnhưthếnữa.

Chỉsaumộtchút thờigian,chiếcxeđãchạyquakhuLinhĐàm.Đoạnđườngchỉcònmộtnửa,nhưngMinhkhôngdámlơlàmộtgiâynào.Mắtanhlúc này đã nhòe nhoẹt nước vì gió.Gió thốc vào trongmũi, trongmiệngkhiếnngựcanhđautức.

Chiếc xe doHưng lái, lần đầu tiên vượt qua anh.Minhmímmôi nhìntheo,nhưngcũngkhôngvìháothắngmàliềulĩnhtăngtốc.Chưatớilúccầnliềumình,vìthếanhvẫngiữnguyêntayga,khôngcóýđịnhtăngtốcđộ.

TớicôngviênYênSở,đoạnđườngvẫnvắngngắtnhưcũ,cứtầmgầnmộtphútmớilạicómộtchiếcxelướtqua,maymắnlà lầnnàoMinhcũngkịptránh.Anhbắtđầuthấyđầuócmìnhcăngthẳngtộtđộ,nếukhôngduytrìtốt

trạngtháinày,anhsẽgặpnguyhiểmbấtcứlúcnào.Chiếcxeđangchạyvớivậntốcgầnmộttrămnămmươikilometmộtgiờ.

Bỗnganhnghecótiếng“rầm”ởphíatrước.Từbênkiađường,mộtchiếcxetrượtdàitrênlòngđườngtạoranhữngtialửađiệnsánglóa.Nótrượttừbênkiađườngsangbênnàyđường.Mọichuyệnxảyraquánhanh,quábấtngờ,trongvòngkhôngquábagiâykhiếnMinhkhôngkịpgiảmtốcđộ.Mộtchiếcxekhácvớiánhđènphasángrựccũngđangchạytới.Cáiđầutolớn,gớm ghiếc như quái vật của chiếc container chồm ra từ trong sươngmù.Minhlậptứclạngxesangbênphảiđểtránh,nhưngsauđóxeanhquệtngayphảichiếcmôtôđangnằmbênnàyđường.Minhbópphanh,chiếcxechồmlênlàmanhbayvềphíatrướcmộtđoạn.Minhlănlonglóchơnmườivòngtrênđường,cảngườiđauđớn.Tuynhiên,anhvẫncóthểngócđầudậynhìn.Ở bên kia đường, trước đầu một chiếc ô tô tải, một người đang nằm imkhôngnhúcnhích.CútôngthẳngvàođầuxeđãlàmHưngbấttỉnhtạichỗ.Xecủahắnbắnsangtậnbênnàyđường,đầuxecũngđãtannáttheocúvađập.

Minhcốgắngnhúcnhíchngười,hìnhảnhLinhlạiậptớitrongđầuanh.Vàanhnhưđượctiếpthêmsứcmạnh,loayhoayngồidậy.Sauđóanhchốngtay,nặngnềđứnglên,mặcchomộtbênmạngsườnđaunhóitừngcơn.

Minhnhìnxungquanhmộthồi,lêtừngbướctậptễnhvềphíaHưng.KéoHưngngồidậy,thấymáutừtránhắnchảyđầyxuốngmặt,Minhvộilộtchiếcmũbảohiểmcủahắn ra.Sauđó anhđưa tayvào túi áo trong củahắn sờsoạngmộthồi,cuốicùngcũngtìmthấychiếcđiệnthoại.

Minhbấmgọicấpcứu,sauđókéoHưngngồidựavàosátmépcầu,sơcứuchohắngiốngnhưhướngdẫntrongđiệnthoại.Làmxong,Minhcũngngồi dựa vào đó, thở hồng hộc. Sau đó anh lại tập tễnh đi sang bên kiađường,dựngchiếcxecủamìnhdậy,nócũngbịvađậpmạnhnhưngkhôngđếnnỗi te tuanhưxecủaHưng.Khinghe thấy tiếngcòicấpcứuhú lênởđằngxa,MinhngoảnhđầunhìnHưngrồisauđólạinhấnga,chiếcxechạythẳngvềphíatrước.AnhcònphảihoànthànhnốtchặngđườngcuốicùngvàcứuLinhvề.Nhữngchuyệnkhác,anhkhôngquantâmnữa.

TênđànemcủaHưngvẫnđangđứngđợiởđầucầuThanhTrì,hắnhằnhọcnhìnMinhkhianhtớivàlấychiếckhăntrắng.Anhcắnrăngđểnénlại

cơnđaubênmạngsườn,rồinóivớihắn:-Bỏtháiđộđóđi.Đạicacủatụimàythuarồi,vàsẽkhôngđếnđíchđâu.

Nóđangđượcđưavêbệnhviện198đểcấpcứu.-Đạicalàmsao?-Hắnnghevậythìlắpbắphỏi.-Đâmvàomộtchiếcôtôởtrênđườngđi.Nhưngkhôngsao,cúvađập

quámạnhnênnóbịchoángthôi,chiếcxevẫnnằmởđó,nêntớimàdọndẹptrướckhicôngantớiđi.

KhianhnhìnthấyLinhthìcôđangbịtróivàbịtchặtmiệng,ngồicoroởmộtgóc.MấytênđànemcủaHưngđangcanhgiữLinhnghethấytinđạicachúngbạitrậnthìvộivànglênxechạymất,chỉcònlạiMinhvàLinh.Minhdựng xe, vội tới bên cạnh Linh. Anh tháo găng tay của mình rồi vội lộtmiếngbăngdínhởmiệngcôra.Lúcvôtìnhchạmtayvàomácô,anhthấymácôướtvàlạnhngắt,dườngnhưLinhđãkhócrấtnhiều.

-Khôngsaorồi,anhsẽđưaemvề-Minhốpbàntaylênmácô.Linhkhôngnóiđượccâugì,chỉkhócòalên.Minhkéocôdựavàongực

mìnhrồivươntayrasaulưngLinh,cởidâytróichocô.Linhdườngnhưkiệtsức nên dựa hẳn vào anh khiến Minh cảm thấy bên sườn càng đau hơnnhưnganhvẫncắnrăngđểkhôngbậtrathànhtiếngkêu,vừacởitrói,vừadỗdànhcô:

-Anhđãthắngrồi,khôngsaođâu.Chúngtađivềnào.-Em...sợ...-Linhnóiđượchaitiếngnàyrồingấtxỉu.Minhthấycảngườicôlạnhngắt,vộivàngômlấyLinh,laycôdậy.Anh

cởicảáokhoácngoài,trùmlênngườicô.Mãimộtlúcsau,cólẽcảmthấyấmáphơn,Linhmớilạitỉnhlại.CômỏimệtnhìnMinh,chỉthấygươngmặtanhđầyvẻlolắng.

-Vềthôi.Emđiđượcchứ?Minhnóirồidìucôđứngdậy.Linhhơitìvàocánhtayanhbướcđi.Minh

giúpcôtrèolênxe,độichiếcmũbảohiểmcủamìnhlênđầucô.Linhlắcđầunói:

-Anhđộiđi,anhláixemà.-Anhkhôngsao.Emđộiđichoấm.Đêmlạnhlắmđấy-Minhmỉmcười.Linh ôm chặt lấy Minh. Cô thấy cả người Minh run lên vì gió lạnh.

NhườngáokhoácchocônênlúcnàyMinhchỉcònmặcmộtchiếcáosơmi

duynhấtmàthôi.-Anhdừnglạiđi,mặcáovàochođỡlạnh.Emkhôngsaođâu.-Ngồi yên đi, anh đi nhanh nên sẽ về nhà nhanh thôi -Minh vẫn giữ

nguyêntốcđộ.LúcnàykhôngcòntrongcuộcđuanhưngMinhcũngđirấtnhanh,anhtự

tinhơntrướcnhiềuvìanhđãcứuđượcLinh.Côthậmchícònđangômanhtừphíasau.

-Nhưnganhkhông...-Khônglạnhđâu.Cứômanhnhưthế,dùcólàBắcCựcanhcũngcảm

thấykhônglạnhchútnào-Minhcười,ngắtnganglờicô.Linhlặngyên,côhiểulờiMinhnói.Hiệntạicôđãquámỏimệtchẳngthể

cất tiếng được nữa.Mọi chuyện, để sau này hãy nói. Bây giờ cô thực sựmuốncómộtngườiđểmìnhdựavàonhưthếnày.Linhchợtnhậnra,lưngcủaMinhthậtrộngvàvữngchãi.

CHƯƠNG22MỘTĐÊMDÀI

Ngàyhômsau,ôngbàPhươngvộivàngbắtLâmđưaMinhvàobệnhviệnkiểmtrakhithấyanhkêuđaumộtbênmạngsườn.Cảhaiôngbàchẳngcòntâmtríbắtcongiảithíchtạisaođitừsángtớitậnđêmmớivề,chỉhỏilýdotạisaobịthương.Minhhồđồgiảithíchrằngdokhôngcẩnthậnnênbịngãxe. Ông bà thấy xe của anh đầy vết trầy xước thì lập tức tin ngay. ÔngPhươngchỉmắngconmộthồirồithulấychùmchìakhóaxemàthôi.

KếtquảchụpXquangchothấyMinhbịgãymộtxươngsườnởbênphải,nênsauđóbàNguyệtbắtanhphảinằm trêngiường,khôngđược rờikhỏigiườngnếubàkhôngchophép.Mặcdùtrảiquamộtđêmkinhhoàngvàđầymỏimệt,nhưngLinhvẫnbuộcmìnhphảidậyđúnggiờvàosánghômsauvàlàmmọiviệcmộtcáchbìnhthường,dùđầucôcũngđangđaunhưbịbổralàmđôivậy.

Thấyvẻmặtxanhnhưtàulácủacô,Minhchồmdậy,lolắnghỏi:-Emkhôngsaođấychứ?Nhìnemđángsợquá,xanhlét...Mệtthìxinmẹ

anhchonghỉmộtngàyđi.-Emkhôngsaođâu,anhăngàhầmđi,bácbảoemlàmchoanhtẩmbổ

đấy.Ngoàigãyxươngsườn,anhkhôngcònbịlàmsaonữachứ?-Anhkhỏenhưtrâu,liệucóthểlàmsaođượcchứ-Minhcười,cốgắng

khôngđểcôphảilolắng,dùthấycôlolắngvìmìnhkhiếnanhrấtvui.-Thôianhănđi,chútănxongemsẽlênlấybátxuốngrửa.-Kéoghếlạiđây?-MinhcầmlấykhaythứcăntrêntayLinh,đặtnólên

bànởbêncạnhrồinóinhưralệnh.

-Làmgìạ?-Linhngạcnhiênhỏi,nhưngcũngkéoghếlại.-Emngồixuốngđó-Minhchỉvàocáighế.-Emcònphảidọndẹp.Chútanhănxong,emsẽlênlấybát.-Anhnóingồixuốngthìngồixuống-Minhcaumàytỏratứcgiận.Linhnhìnanh,sauđómiễncưỡngngồixuốngghế.-Bâygiờemnóiđi,tạisaochúngmuốnbắtemnhưthế?Emcónợnần

haythùhằngìvớidângianghồsao?-Dạ...Khôngcó...-Linhlắcđầungaylậptức.-Vậytạisaochúngmuốnbắtem?-Emcũngkhôngbiết.-Đến lúcnàymàemvẫnnhấtquyếtkhôngnói ra sự thật sao? -Minh

buồnbãhỏi.-Khôngphải...nhưng...-Linhvộixuatay,rồisauđócôlạingậpngừng-

Emcảmơnanhvìđãcứuem.Emxinlỗianhvìđãkéoanhvàorắcrốinày.Emsắprờikhỏinhàanhrồi,sẽkhôngcònrắcrốinàotớivớianhnữađâu.

-Đượcrồi.Aicũngcóbímật,nếuemđãkhôngmuốnkểthìanhkhôngép.Nhưngnếuemcầngiúpđỡ,thìhãynóivớianh,hoặcanhĐại,đừngsợhãigìhết,hiểukhông?

-Emhiểu.Cảmơnanh-Linhgậtđầu,nhoẻnmiệngcười.Linhđixuống rồi,Minhquaysangnhìnbátgàhầmcònbốckhóinghi

ngút,chẳngbuồnăn,chỉthởdài.Lờinóiyêucô,cuốicùnganhcũngkhôngnóirađược.

Đạivềtớinhàkhiđãtốimuộn.Ăncơmtốixong,ĐạimớilênthămMinh.Minhđangnằmchơiđiệntử

trêngiường,dùbiếtĐạibướcvàonhưnganhcũngkhôngcóýđịnhsẽbỏmáyxuống.Đạingồixuốngghếrồiquaysanghỏiđứaemút:

-Vếtthươngcủachúsaorồi?-Emkhôngsao,chỉlàmẹcứthíchlàmtomọichuyệnlênthôimà-Minh

hờhữngđáp,mắtvẫndánchặtvàomànhìnhlaptop.-Mẹlolắng.Bốcũngrấtgiận-Đạinghiêmgiọngnói-Đếnbaogiờchú

mớichịuthôikhônggiaoduvớibọnđuaxeđườngphốđó?-Anhbiếttínhem,saocònhỏicâuvônghĩađólàmgì.-Chúlớnrồi,cũngsắpratrường,đừngđểbốmẹphảilolắngchomình

nữa.Anhnhắcchúlầnnàylàlầncuối,lầnsaumàcònđểxảyrachuyệnnày,đừngtráchanhkểsựthậtchobốmẹ.

-Đượcrồi,đượcrồi,lầnnàylàdokhôngcẩnthận.Saoanhnóinhiềunhưđànbàthế?-Minhcaucóđáp.

-Nghỉ sớmđi.Anh cũng sắp xếp cho chú vào thực tập ở công ty củathằngbạnanhrồiđấy.

-Ừm...-Minhgậtgậtđầuvàkhôngnóigìthêmnữa.Đạinhìnđứaemtrai,chánnảnđứngdậyđi rangoài.Nhưngvừađi tới

cửa,anhlạingheMinhnói:-À,cóchuyệnnày...-Sao?-Đạiquaylạinhìnvàchờđợi.-Emyêucôấy.-Ai?Cônào?-Đạingẩnra,dườngnhưkhônghiểuýtứcủaemtraimình

làgì.-Linh.Emyêucôấy.Đạisửngsốtmộtchútrồibậtcười,hỏilại:-Linh?Chúkhôngđùachứ?-Không.Emnóinghiêmtúcmà-Minhnhìnthẳngvàomắtcủaanhtrai

mình,nóimộtcáchtháchthức.-Tốtthôi-Đạinhúnvai-Linhlàmộtcôgáitốtđấy.Chúcchúmaymắn.-Emcũngnghĩđólàmộtcôgáirấttốt-Minhgậtđầu.Đạivừacườivừalắcđầurồisauđómởcửađirangoài.Minhcứnhìnmãi

vềphíacánhcửađãđóng lại,nghĩmộtchútvềnụcườisaucùngcủaĐại.Trongnụcườiđó,cómộtchúthụthẫngvàthiếutựnhiênthoángqua.

Phòngkháchđãtắtđènnhưngđiệntrongbếpvẫnsáng.Đạingạcnhiênvìthấybếp sángnhưng lại không cóngười.Anhbướcvào thì giậtmìnhkhithấymột thânhìnhnằmdướiđất.Đóchính làLinh, trên tayvẫncòncầmchiếckhănlaubàn.Đạivộivàngchạytới,nângcôdậyvàlaygọi.Anhgọimấytiếng,đangđịnhbếcôlênphòngthìLinhhémởmắt.Chớpchớpmắtmấy cái, đôi lôngmày của cônhăn lại vì cơnđauđầudữdội, nhưngvừanhậnraĐạithìcôvộivànggắngsứcngồingaydậy,thoátkhỏicánhtayrắnchắccủaanh.

-Emsaovậy,Linh?Mệtthìphảinghỉđichứ?-Đạilolắnghỏi.

-Emkhôngsao.Chắclàngủquênthôiạ-Linhvịntayvàoghếđứngdậy.Đạicũngđứnglênrồibấtngờđặttaylêntráncô.Vừađặtlênanhđãvội

rụtlạikhithấytráncônóngnhưhònthan.Linhlảođảongườirồingồiphịchxuốngghế.

-Emsốtrồi.Saosốtcaothếnàymàkhôngnói?-Emthấykhôngsaomà.Chútnữaemuốngthuốclàsẽkhỏethôi-Linh

lắcđầu.-Cònnóikhôngsao?Emốmvậylàmsaomàchămsócchongườikhác

được.LỡnhưlâybệnhchoNhưÝthìsao?-Em...Hômnayemkhônglạigầnconbémà-Linhgiảithích.-Xinlỗi...Làanhlolắngquáthôi.Thuốcởđâu,đểanhlấychoem?-Anhcứlênngủđi.Chútnữaemsẽtựlấyđượcrồi-Linhtừchối.-Saoembướngbỉnhvậy.Emlàmởđây,anhnóigìemphảinghechứ.

Saonóimộtcâucãimộtcâunhưthế?-Đạicaumàyquátlên.Linhnhìnanhnhưngkhôngnóigì.Đạilạinóitiếp:-Đi,đivàophòng.Anhsẽlấythuốcchoem.Nếusángmaivẫnkhôngđỡ

thìphảibáođểanhbiết.Linhgậtđầu,uểoảiđứngdậy,xiêuvẹođivềphíaphòngmình.Đạinhìn

theocô,cũngkhôngcóýsẽchạylạiđỡ.CâunóicủaMinhkhinãylạixuấthiệntrongđầuanh,nónhắcanhnêngiữkhoảngcáchvớicômộtchút.Hơnnữa, vừa rồi, khi nhìn vào đôimắt quật cường của cô, anh thấy trong đódườngnhưcòncóchútgaigócvàchánghétanh.CóthểcáicáchanhralệnhchoLinhđãlàmcôcảmthấykhóchịuchăng?

Đại lên phòng, ngồi làmviệc đượcmột lúc, thấy không yên tâm tronglòngnênlạimòxuống.KhianhvàophòngLinhthìcôđanglâmvàomộtcơnmêsảngdữdội.Trongcơnmê,côliêntụcnóimớ,cảngườiđầmđìamồhôi.Đạisờvàotráncô,chỉthấyngườinóngbừngbừng,nhưngmiệnglạikhôngngừngkêulạnh,thậmchícòncốgắngcuộntrònchănbônglạiquanhmình.

-Lạnh...lạnhquá!Mẹơi...lạnhquá...Chịơi...chị...Miệngcôliêntụcnóinhữngtừrờirạc,dùĐạicólaycáchnàothìcôcũng

khôngtỉnhlại.-Conlạnhquá,mẹơi!Đạikhôngsuynghĩđượcnhiềunữa,anhkéochănsauđóchuivàonằm

cạnhcô,lậptứccảmthấymộtthânthểápsátrồiômcứnglấymình.Hơithởnóngrựccủacôphảlêncổanh,đôibàntaykhôngtựchủđượcbắtđầusờloạnkhắpngườianh.Đạivừaômlấycôvừathầmcườikhổ.Lầnđầutiênômmộtngườicongáitrongtay,lầnđầutiênbịngườitasờsoạngloạnxạnhưvậymàbản thânhoàn toànkhông cóbiệnphápgì ngoài cáchđènén cơnthèmmuốnsinhlýxuống.Đạikhôngphảingườiquântử,nhưngchắcchắnanhkhôngbaogiờlợidụngnhữnglúcngườikhácyếuđuốithếnàyđểchiếmđoạtngườita.

CHƯƠNG23NỔIGIẬN

Mộtđêmdàitrôiqua.Đếnsánghômsau,khicảnhàbàNguyệtdậythìbếpvẫnlạnhtanh,điện

chưađượcbậtlênnhưmọingày.BàNguyệttưởngLinhngủquênnênvàogọicôdậythìkhôngthấycôởtrongđónữa.Đúnglúcấy,Đạigọiđiệnvềbáovớibàrằnganhđãđưacôđiviệntừsángsớm.Linhvàoviện,hômấycảnhàbàNguyệtnhưrốitungcảlên.Sángnay,ôngPhươngvàhaiđứacontraibàphảiraquánănsáng,cònbàthìmấthơnmộttiếngđồnghồmớichoNhưÝănbộtxong.

Đếntrưa,ĐạigọiđiệnvềnhàbáoLinhđãổnhơn,nhungcôbịviêmphổinặngnênphảiởlạibệnhviệnđểtheodõi.

Đầugiờchiều,bàNguyệtđểhaiđứacháu lạichoôngPhươngvàLâmtrôngrồitựbắttaxitớithămLinh.Haibáccháunóichuyệnmộtlúc,saukhidặndòcôcứyêntâmnghỉngơirồibàcũngvộivãtrởvềnhà.BàNguyệtvừavềthìMinhtới.Thấyanh,Linhngạcnhiênhỏi:

-Saoanhđãrangoàirồi?Phảinằmnghỉngơichứ?-Tôi trốn... -Minhđápcộc lốcsauđónhìnvẻmặt táixanhcủacômà

lòngnhóilên.ChỉcóanhmớibiếtvìđâumàLinhbịnhưthếnày.-Haibácmàbiếtsẽlạigiậnanhđấy.Anhmauvềđi.-Ngoàimấycâutừchốingườikhácchămsócmình,emkhôngnóiđược

gìhayhohơnà?-Minhbựcbộigắtlên.LinhkinhngạcnhìnvẻmặttốisầmlạicủaMinh,sauđócômỉmcười:

-Emthấyemvẫncòntựlođượcchomìnhmà...-Vẫncòncốchấp.Emthậtquácứngđầuđấy-Minhhậmhực.-Bốmẹemmấttừkhiemcònnhỏ,nêntừnhỏtớigiờemtựlậpquenrồi.Minh lặng người khi nhìn vào đôi mắt buồn của Linh, sau đó anh hạ

giọng:-Xinlỗi,anhkhôngbiếtlàbốmẹemđãmất.-Khôngcógì.Bốmẹemđềumất trongmột tainạncáchđâygần tám

năm.-Rồiemsốngthếnào?-Chịgáiđilàmnuôiem,emởvớichúthímởquê.Tớikhiemmườilăm

tuổithìchịgáiemđónvềởvớichị.-Em...Minhđịnh nói tiếp thì hai người với vẻmặt hớt hải đi vào.Đó làmột

ngườiphụnữtócđãđiểmsương,ănmặclamlũ.Phíasaubàlàmộtthanhniêncòntrẻ,nétmặtcươngnghị.Vừathấyhọ,Linhngạcnhiênkêulên:

-BácNgân,anhKiên,saohaingườibiếtcháuởđây?-CháukhôngsaochứLinh?-BácNgânthấycôthìcuốngquýthỏi.-Cháukhôngsaomà-Linhlắcđầucười-Truyềnnướcxonglàcóthểvề

nhàạ!Nhưngsaohaingườibiếtcháunằmởđây?-Cháugầyvàxanhquá!Làmsaomàlạiranôngnỗinày?-BácNgânthở

dàinhìncô.LinhthấyMinhnhìnmìnhvớiánhmắttòmòthìvộigiảithích:-ĐâylàbácNgânvàanhKiên,conbácấy.BácNgânlàđồnghươngcủa

em,đangmởhàngănởtrênnày.Minhlêntiếngchàohaingườimộtcáchlạnhnhạt,sauđóđứngdậy,đưa

mắtnhìnLinhnói:-Nghỉngơiđi,tôivềđây.TốichắcanhĐạihoặctôisẽquaylại,ăngìđể

tôimua?-CóbácNgânởđâylàđượcrồiạ,haibácvàcácanhcứyêntâm.Maiem

sẽlạivềlàmnhưbìnhthườngđượcthôi.Minhkhôngnóigì, chỉ chàohaimẹconbácNgân sauđó lạnh lùngđi

thẳngracửa.Kiênnhìntheo,ánhmắtcóchútkhônghàilòng:-Contraicủanhàđóđâysao?-Kiênhỏi.

Linhgậtđầu.-Nhìncóvẻxấcláo.-Anhđừngnóithế,chínhMinhđãcứuemđêmhômtrướcđấy-Linhdịu

giọngnói.Rồinhưsựcnhớ,côlạihỏi:-Làmsaobácvàanhbiếtcháuđangnằmởđây?-Anhtađãbáochoanh-Kiênđáp.-Anhta?-Linhnghihoặcnhìnanh-Làai?-Cường...LinhnghethấyKiênnóiratênđóthìcũngkhôngnóigìnữa.Lúcnàybác

Ngânlêntiếnghỏi:-ThiênÝkhỏekhôngcháu?Nhàđócóđốixửtốtvớinókhông?-Conbékhỏe,bácđừnglo.Mọcđượcbarăngsữarồi.Hômtrướccháu

mớicân,đượctámcânsáulạngrồiạ!-Mườithángmàcótámcân,hơinhẹrồiđó.-Bácđừnglo,nhưthếlàbìnhthườngmà.-Ừ,dùsaocũngcócháuởđó,báckhôngphảilovấnđềdinhdưỡngcủa

nó.-Conbéthôngminhlắm,biếttựcầmbìnhsữauốngrồiđấyạ!-Ừ,chắccũngbiếtbòrồinhỉ?-Vâng,bànộiđangdạynótậpđứng.Còngiườngthìphảicóthêmthanh

chắnvìsợnửađêmconbédậybòlungtungrồirơixuốngđất-Linhcười.-Bácnhớconbéquá!Một taychămbẵmnótừnhỏ,giờnó làconcủa

ngườitarồi...-BácNgânthởdài.-Ôngbànội,bốnó, rồicácchúđềurấtyêu thươngconbé,đócũng là

mộtđiềumaymắnmàbác.-Ừ...Thôithìhyvọngsốnókhôngkhổnhưmẹnó.Chỉsợbốnósaunày

lấyphảiconvợkhôngragì.Cảnhmẹghẻđánhconchồngthìbáccònlạgìnữa.

-Cháunghĩsẽkhôngcóchuyệnđóđâu-Linhchợtnghĩ tớiĐạivàlắcđầu-Mànếucó,thìcháucũngkhôngchochuyệnđóxảyra.

~oOo~

CảngàyhômnayĐạikhôngthểtậptrunglàmviệcđượcvìlolắngchoLinh.AnhkhônghiểutạisaoanhlạinghĩquánhiềuvềLinhnhưthế.Anhrấtmuốn hỏi thăm xem cô có đói không, cómệt nữa không, nhưng Linh lạikhôngcóđiệnthoại.Thếnênvừagiảiquyếtxongđốnggiấytờởnhàhànglàanhravềngay.Anhmuốnquaylạibệnhviệnngay,hỏixemcômuốnăngìtốinay.

Lời bộc bạch củaMinhđêmqua dườngnhưđã bị anh hoàn toàn quênlãng.Lâurồianhmớilạitỏralolắngchomộtcôgáinhưthế.Khôngphảivìcôlàngườilàmtrongnhàanh,khôngphảivìcôđãluônlolắng,chămsócchocongáianh.Anhcũngkhôngbiếttạisaomìnhlạilochocônhiềunhưvậy.Nhưngcàngnhớtớiđôimắtxacáchvàcóphầntránhnécủacô,anhlạicàngmuốnđượcchămsócchoLinh.

KhiĐạitớibệnhviệnthìLinhđãngủ.Ytánóicóngườibàconxađãtớichocôăntối,cònnóiđếnđêmsẽquaylạichămsóccô.ĐạihơingạcnhiênvìchưabaogiờngheLinhkểcóngườibàconxanàoởHàNộinày,nhưnganhcũngkhôngquantâmquánhiềuchuyệnđó.Anhcứngồinhìncômộthồilâu, cho tới khimẹ anh gọi điện hỏi có về ăn tối không thì anhmới chịuđứngdậy.Anhkéochănđắpchocô,đưatayáplêntránLinhđểđảmbảolàcôđãhếtsốt,sauđómớiyêntâmravề.Điratớicửa,anhlạiquayđầunhìncô.Trongánhđiệnsáng trưngcủacănphòng,gươngmặtcủaLinhhơi táinhợt.Đạingẩnrakhitrôngthấynhữngđườngnéttrêngươngmặtấy,từđôilôngmàyrậmrịt,đôimôikhônẻđếnbờmácao,gầy,hốchác.Gươngmặtnày quen tới nỗiĐại không tự chủ đượcmà quay lại, tiến tới gần rồi cúixuống thật sát, chămchúnhìn.Saumộthồi, tránanhvẫnnhăn lại, dườngnhưkhôngthểnghĩrađiềugì,anhghéxuống,đặtmộtnụhônlêntráncô.Sauđó,Đạimớichịurờikhỏicănphòngbệnhtĩnhlặngấy.

Linhvẫnngủsaysaukhiuốngthuốc.Nữytávừarờiđi,cửaphòngbệnhlạibậtmở,haingườiđànôngbướcvào.Mộtngườimặcvestđenlịchlãm,mộtngườichỉmặcmộtbộđồ thể thaomàuxanhkhỏekhoắn.Ngườimặcvestđenởphíasaukhẽnói:

-Bệnhánghicôấybịviêmphổicấp,phảinằmtheodõimấyngày.-Được rồi,đi làm thủ tục raviệnchocôấyđi.Bằngmọicách,bắthọ

phảiđồngý,tôisẽtựmìnhchămsóccôấy-Ngườimặcbộđồthểthaolạnh

lùngcắtnganglờitrợlýcủamình.-Hiểurồi,tôiđilàmngay.Anhchàngtrợlýđirồi,CườngtớibêncạnhgiườngbệnhcủaLinh,nhìn

côsayđắm.Anhđưatayáplênmácô,vuốtvekhuônmặtxanhxaocủacô:-Đồngốcnày,anhmớiđicómấyngàymàemđãrathếnàyrồi,làmsao

saunàyanhcóthểrờixaemđượcchứ?Lúcnàocũngtựchomìnhlàđúng,lúcnàocũngnóicóthểlàmđượcmọichuyện,giờthìnhìnemđi,côgáiđầysứcsốngmàanhtừngyêuđâurồi?Saoemphảihànhhạmìnhnhưthếchứ?Emmuốngìanhcũngcóthểlàmchoemmà,tạisaoemlạikhôngtinanh,khôngnóivớianh?Saolúcnàocũngmuốnmộtmìnhquyếtđịnhvậyhả?

Anhtráchcônhưnggiọngđiệulạivôcùngyêuthương,nếunhânviêncủaanhhaybàPhượng-mẹanhởđâymàngheđượcthìsẽvôcùngngạcnhiên.HọchưabaogiờthấymộtngườiđànôngdịudàngđếnthếtrongCường.

Cường biết tin Linh vào bệnh viện từ sáng, nhưng cố dằn lòng khôngchạytớithămcôngaynênđãbáochobàNgânvàKiên,nhờhọtớiđâychămsócLinh.Saukhigiảiquyếtxongmọiviệc,Cườnglậptứccùngtrợlýcủamìnhtớiđây.Anhmuốnđóncôvềnhàchămsóc.

Mườilămphútsau,trợlýcủaCườngquaylại,nóilàđãthuxếpxongmọichuyện.CườnggậtđầusauđónhẹnhàngbếLinhthẳngmộtmạchxuốngxe.Chiếcxenhanhchóngrờikhỏibệnhviện.

Đêmhômấy,khiKiên tớiđể trôngcô thìbệnhviệnbáo làcôđãđượcđưavềnhà.Kiênngẩnramộthồi,sauđónghĩlàgiađìnhnhàchủkiađãđưaLinhvề.Anhthởdài rồiquayvềnhà.Sánghômsau,khiĐạiđi làmcũngghéquathămLinh,nhưngđượcthôngbáolàcôđãđượcngườibàconđónvềnhàchămsócrồi,khinàokhỏesẽvềlại.Anhhơilăntăntronglòngmộtchút,nhưngsauđónghĩcũngkhôngcòncáchnàokhácnênlạitớinhàhànglàmviệcnhưthường.

KhiLinhhémắt tỉnhdậy thì trờiđãsánghẳn.Ánhnắngmùađônghắtquanhữngkhungcửakínhlàmcănphòngsángbừnglên.Côkinhngạcnhậnramình đangở trongmột gian phòng lạ lẫm, trênmột chiếc giường rộngsangtrọng,chănvàgốiđềucómàucàphê.Cănphòngcóbabứctườngsơnmàuxanhnhạt,bứctườngthứtưlạilàmhoàntoànbằngkính.Mộtchiếcrèmlớnchehếtbaphầntư,chỉđểlộramộtphầntư.Ánhmặttrờitheođómàlọt

đượcvàotậntronggianphòng,chiếuthẳnglênsàn.Ởngaycạnhbứctườngbằngkínhtrongsuốtlàmộtchiếcbànnhỏhình

tròn,bêntrêncómộtbìnhhoabằngvảinhỏ,nhìnvôcùngtinhtế.Bêncạnhgiỏhoacòncómộtbìnhcáxinhxắn,bêntrongcómấyconcábéxíuđangtungtăngbơilội.Cáchđókhôngxacómộtgiásáchlớn,trênđócórấtnhiềusách.

Nhưng điều khiến Linh kinh ngạc nhất, kinh ngạc tới ngẩn cả người,chínhlàviệccôthấytrêntườngngaytrướcmắtmìnhcótreomộtbứcảnhlớn.Trongbứcảnhlàmộtcôgáiđangđứngcười,ánhmắttậptrungxuốngchảothứcănbêndưới,cóthểnhìnrõcảhơinóngbốclêntừđó.Mộttaycôcầmchiếcxẻngđangđảorauvàthịttrongchảo,mộttaycầmmộtlọgiavịrắcđềulênthứcăn.Điềuđángnhớnhấtcủatấmảnhchínhlàđôimắtrạngrỡvànụcườicủacôgái,dườngnhưmọivẻđẹpcủabứcảnhđềuđượcđôimắtvànụcườiấyhúthết.

CôgáitrongảnhchínhlàLinh.Côcứngâyngốcmànhìnbứcảnhđó.Nhìnmìnhtrongảnh,côthậmchí

cònkhôngđoánđượcthờigiankhitấmhìnhnàyđượcchụp.Linhđịnhxuốnggiường,nhưngsứclựccủacôdườngnhưđãbịcơnsốt

kiahútđicạnkiệt.Cảngườicôuểoải,khôngcònmộtchútsinhkhínàocả.Linhnằmphịchxuống,cốđoángiàđoánnonxemtronglúcmìnhngủđãcóchuyện gì xảy ra. Cuối cùng, như nghĩ ra được một người, cô thở dài.Giườngngủmàucàphê,cănphòngcótườngbằngkính,nhấtlàbứcảnhkiađãkhiếncônghĩtớingườiđó.Vậymàcôđãsuýtnữaquênđi,chỉcóCườngmớisởhữumộtcănphòngthếnày.

Côvừanghĩraanhthìcửabậtmở,Cườngbướcvào,trêntaylàmộtbátthủytinhlớnđangbốckhóinghingút,màvừanhìnmàusắcLinhcũngbiếtđólàcháobíngô,móntủcủaCường.

Cườngmặcmộtbộđồ thể thaomàuđen, trangphụcyêu thíchcủaanhtrongmùađông,anhvừanhìncôvừacười:

-Ăncháothôi-Saoemlạiởđây?-Linhhỏi,giọngđiệukhôngchútvuivẻ.-Tấtnhiênlàanhbắtcócemvềđâyrồi-Cườngtrảlờikhônggiấugiếm.-Choemvềlạiđóđi-Cônhíumày.

-Khôngđược.Chừngnàoemchưakhỏehẳn thìđừngnghĩ tớiviệcrờikhỏiđây.Màkểcảcókhỏethìchưachắcanhđãchoemđi.

-Emphảivề.Emmuốnvề-Linhlạnhlùngnhắclại.Cườngđặtbátcháoxuốngbàncạnhgiường,nghiêmgiọngnói:-Emcứrờikhỏicănphòngnàymộtbướcthửxem,anhsẽchoĐạibiết

mọibímậtcủaem.-Anh...-Linhtrợnmắt-Anhkhôngcóquyền.-Anhcóquyền.Anhlàngườiyêucủaem.-Ailàngườiyêucủaanhchứ?Chuyệncủachúngtađãkếtthúctừmột

nămtrướcrồi-Linhcãilại.-Đólàemđơnphươngquyếtđịnhkếtthúc,anhchưahềnóisẽkếtthúc

vớiem.-NhưngcònNhưÝ.-NhưÝ...NhưÝ...Lúcnàoemcũnglấyconbéđóralàmláchắncho

mình.Emcóthậtsựmuốnquayvềđóvìnókhông,haycònvìmộtaikhác?-Cườngquátlên.

-Em...Anhnóigìvậy?Emđãvìconbémàlàmramọiviệcnhưthếnày,em không vì nó thì còn vì ai chứ? - Linh hơi bất ngờ trước câu hỏi củaCường,nhưngsauđóvẫnbướngbỉnhcãilại.

-Emlúcnàocũngtựýlàmmọiviệc.Emlochonónhưthế,saongaytừđầukhônggiữconbélạimànuôi,saocònmangtrảnóchobốnólàmgì?Anhkhôngthểlàmchanóđượcsao?

-Anhchẳnghiểugìhết-Linhthởdài.-Đượcrồi,cứcholàanhchẳnghiểucáigìđi.Cònbâygiờ,anhđãmấtcả

buổisángđểnấuchoembátcháonày,nếuemkhôngănhếtthìđừngtráchanh.Emtựquyếtđịnhđi.

-Được,emsẽăn-Linhđáp-Nhưngănxongrồianhphảiđểemvềlạiđó.Embiếnmấtnhưthế,họsẽnghingờem.

-Khôngphảilochuyệnđó.Bâygiờtấtcảbọnhọđềuchorằngemđangởnhàngườibàconxarồi.

-Lầnsauanhđừngtựquyếtđịnhchuyệncủaemnhưthếnàynữa.-Đượcrồi-Cườngdịugiọng.LinhtựxúccháoăncònCườngthìngồi

nhìncô.Mộtlúcsau,anhthởdài:

-Emcóbiết,emnhưthếnàyanhđaulònglắmkhông?-Emcósaođâu,chỉlàbịsốtthôimà-Linhlắcđầu.-Đượcrồi,anhcòncóchuyệnmuốnhỏiem.LinhnhìnCườnglặngthinh.Linhkhôngbiết tìnhcảmcủacôdànhcho

Cườnglúcnàylà thếnào?Cái tìnhcảmmơmộngcủacôgáimớibiếtyêulầnđầudườngnhưđãchếttừlâurồinhưngmỗilầntrôngthấyanhlàcôlạimuốnđượcdựadẫmvàoanhnhưngàytrước.Cườnggiờđâyđãkhác,khôngcòndịudàngnhưtrước,màthayvàođólàmộtngườiđànôngcươngquyết,lạnhlùngvàápđặt.NhưngcôcũngbiếtmìnhkhôngcònlàLinhcủangàytrướcnữa.Côcũngđãthayđổirấtnhiều.Vàcólẽ,thayđổilớnnhấtchínhlàtráitimcủacô.Mặcdùkhôngmuốnthừanhậnđiềuđó,nhưngLinhbiết,tráitimcủacôđãthayđổi.Thếnên,trướcsựquantâmsănsóccủaCường,côcàngkhôngmuốntiếpnhận,càngmuốnchốitừ.

- Bây giờ nói thật cho anh biết, trong những ngày anh đi vắng, đã cóchuyện gì xảy ra? Tại sao em lại bị viêm phổi tới nỗi phải nhập viện? -Cườngnói.

-Thờitiếtlạnh,doemkhôngcẩnthậnnênbịthôimà-Linhgiảithích.-Đếnlúcnàyemcònmuốnnóidốianh-Cườngcaumày-Vậynhững

vếttrầyxướcởchânvàtayemlàdođâu?-Em...Emkhôngcẩnthậnnênbịngã.-Linh...-Cườngnóinhưquát-Đếnlúcnàyemcònđùađượcsao?Hay

emnghĩanhyếuđuốinênkhôngbảovệnổiem?-Thôi,bỏquađi...-Linhthởdài.-Bỏqua?Khôngđơngiản thếđâu.Emkhôngnói thì anh cũng có thể

đoánđược,chỉlàmuốnnghetậnmiệngemnóirađểchắcchắnhơnmàthôi.Nhữnggìngười tađãgây rachoem,anhsẽgiúpem trả lạigấpnăm,gấpmườilần.Anhnhấtđịnhkhôngbỏquachuyệnnày,dùđólàmẹđẻcủaanhđichăngnữa.

Linhimlặngkhôngnóigì.-Trừbàấyra,ởcáiđấtHàNộinày,chẳngcònaicólýdođểlàmchuyện

đó cả - Cường hằn học - Còn em nữa, em ngốc lắm. Em tưởng em nhânnhượngthìbàấysẽthachoemsao?Emtưởngemrờixaanhthìbàấysẽđểemyênsao?

-Đólàmẹđẻcủaanh.Dùthếnàothìchínhbàấycũngsinhraanh,dànhhết tìnhyêuthươngchoanh,nuôianhlớnkhôn,anhkhôngnêncótháiđộbấthiếuvớimẹmìnhđược.Hơnnữa,em...

-Chuyệnnàyanhsẽtựbiếtcáchgiảiquyết.Aiđộngtớiemthìdùlàmẹđẻcủaanh,anhcũngsẽtuyệtđốikhôngthathứ-Cườnggằngiọng.

-Emkhôngđángđâu...CườngnắmlấytayLinh,địnhnóitiếpthìcửabậtmở,từngoàicửa,một

giọngphụnữlạnhlùngvanglên:-Nónóiđúng,nókhôngxứngđángđểanhphảiđốiđầuvớimẹanhđâu.Theotiếngnói,bàPhượngbướcvào.BàlạnhlùngnhìnLinhđangởtrên

giườngcủacontraimìnhrồilạiđưamắtsangCường.Cườnggiậndữnói:-Mẹcòndámtớiđâysao?Cũngđược,đỡmấtcôngconphảitớitìmmẹ.-Phải,taotớiđểtốngcổconhồlytinhkiarakhỏinhàcủacontraitao-

BàPhượnghằnhọc-Màylàconđànbàhưhỏng,đếntậngiờnàyvẫncònnghĩcáchbámlấycontraitaosao?

-Mẹimđi...-Cườngquátlên.Rồianhđứng thẳngdậy,đốimặtvớimẹmình.Anhchưabaogiờ tỏ ra

giậndữnhưthế.Anhgiậnmẹanhvìbàcôngkhailăngnhụcngườicongáimàanhyêu.Anhgiậnmìnhvìbản thânkhôngbiết làmgìđểLinhcó thểtránhkhỏinhữnglờicôngkích,thóamạnặngnềđó.

-Anhcòndámquátmẹanh?Conkianóchoanhănbùamêthuốclúgìmàanhdámquáttôi?-BàPhượnggàolên,xôngtớiđánhlênngườiCường.

-Connóichomẹbiết,nếumẹcònlàmbừathêmmộtlầnnàonữa,consẽkhôngbaogiờthathứchomẹ-Cườnggiữtaybàlại,đẩybàra.

-Sao,màylạiđổtộilỗilênđầumẹmàyđấyà?Ốigiờicaođấtdàyơi,tôicótộitìnhgìmàônglạiđểtôisinhramộtthằngconbấthiếuthếnày?Đẻnóra,chonóăn,nuôinólớn,chonónhàcaocửarộng,đểgiờnóvìmộtđứacongáimàquayraquátmắngmẹnó.Saosốtôikhổthếnàyhảtrờiơi!-BàPhượngtrutréolên,nướcmắtcứthếchảyra.

-Mẹ thôiđi.Chính cáchxử sự thiếu suynghĩ củamẹnênbố conmớichánmẹđấy.Nếumẹkhônkhéohơnthìôngấyđâucóbỏmẹ,đâucóbênhvựcnhữngngườiđànbàkháctrongkhimẹchỉbiếttớiđánhghen,rồichửibới-Cườngxẵnggiọng.

-Mày...mày...-Nếumẹkhôngdung túng, thì liệucô tacódámchongười tớibắtcóc

Linhhaykhông?MẹđừngtưởngconkhôngcómặtởHàNộithìcóthểtùytiệngâychuyện.CònHằng,côtalàngườitrựctiếpgâyrachuyệnnày,consẽkhôngthachocôtađâu.Mặckệcôtalàconcáinhàai,độngtớingườiconyêuthìđềuphảitrảgiá.

-Màyđượclắm.Được,nếusaunàymàyrađườngvìconđànbàkia,lúcđócũngđừngchạytớitìmmẹmày.Taocoinhưkhôngsinhrađứaconnhưmày-BàPhượngkhóctớiđỏcảmặt,phấnsonnhòenhoẹt,nhưngnướcmắtcũngkhônglàmđộnglòngnổiđứacontraicủabà.

Saukhichỉtayvàomặtcontraichửimắng,bàPhượngrờikhỏinhàriêngcủaCường.CườnglấylạibìnhtĩnhrồimớiquaysangLinh.Linhkhôngvìnhững lời lăng nhục của bà Phượngmà tỏ ra buồn, cô đã nghe quen rồi,nhưngkhinhìnvàođôimắtbuồnbãcủaCường,côlạithấynaolòng.HômnayCườngđãvìcômàcótháiđộnhưthếvớimẹđẻcủaanh,điềuđócànglàmcôthấymìnhbộibạcvìđãkhôngthểyêuanhnhưanhđãyêucô,thậmchílàyêucôrấtnhiều.

-AnhCường-Linhkhẽgọi.-Khôngcầnsuynghĩ.Mẹanhcảgiậnnênmớinóinhưvậy,đừngbận

tâmlàmgì.Emphảinghỉngơiđểlấylạisứckhỏemớiđược-Cườngđỡcônằmxuốngrồikéochănđắpchocô.

-AnhCường...-Linhnắmlấytayanh,cảmthấybàntayấyhơirunrẩy.-Ngủđi...-Cườngnắmlấybàntaycôthậtchặt-Anhphảilàmviệcnữa.

Ngoan,anhsẽởđâythôi,khôngđiđâucả.Linhmỉmcườigậtđầu,sauđónhắmmắtlại.Anhđirồi,Linhmớimởmắtravàthởdàimộthơi.Tạisaochuyệntìnhcảmlạikhóhiểuđếnthế?DùlúcnàyCườngcótốt

vớicôbaonhiêu,thìnhữngyêuđươngxưacũcũngkhôngthểtrởvềtrongtráitimcôđượcnữa.Nhữngtổnthươngngàyxưađãnguôingoaihẳn,vậymàcôcũngkhôngthểmởrộnglòngđểđónnhậnlạitìnhyêucủaanh.HìnhảnhCườngởtrongtráitimcô,dườngnhưđãbịmộthìnhbóngkhácthaythế.Conngườiấy,mỗikhinhắmmắtlạilàhiệnrarõmồnmộttrongđầucô.Từnụcườirấtấm,từđôimắtrấtsâu,từnhữngđườngnéttrêngươngmặt,tấtcả

đềuhiệnlênrõràng.Côđãtừngrấtcămghétconngườiấy,nhưngtạisaobâygiờtìnhcảmlạixoaychuyểnnhưvậy?

MộtlầnnữaLinhtựhỏi,côđãyêungườiđóthậtsao?

CHƯƠNG24ANHYÊUEM!

Trong suốtnămngày tiếp theo,Cườnggầnnhưkhông rờikhỏi cômộtbướcnào.Anhnấuchocôăn,làmviệcngaytạiphòngngủcủamình.Đếnhômthứba,anhcònláixeđưacôđidạotrongthànhphốmộtvòng.ĐượcCườngchămsócmấyngày,Linhkhỏehẳnra,sắcmặtcũnghồnghàotrởlại.

Đếnngàythứsáu,Cườngphảichạytớicôngtyđểgiảiquyếtítviệctồnđọng.Khianhvề tớinhà thìLinhđã rakhỏigiườngvàđangdọndẹpnhàcửa.Anhvộivàngbắtcôtrởlạiphòng,nhưngLinhtừchối,sauđócònđềnghịanhđưacôđisiêuthị.Tốinaycômuốnvàobếp,tựtaynấunướngchoanhăn.

BanđầuCườnghơikinhngạc, nhưng sauđó anh cũngđồngý.Đợi côthaybộđồanhmớimua,haingườiđisiêuthị,vuivẻgiốnghệtnhưmộtđôivợchồngtrẻmớicướivậy.

-Anhthíchănmóngìđểemlàm?-ĐượcVuaĐầuBếptựtaynấuăncho,anhcòndámđòihỏisao.Emnấu

gìanhcũngthíchmà-Cườngcười.-Ơhay...Thìcũngphảinóilàthíchmóngìchứ.MónTâyhaymónTa?-

Linhlườmnguýtynhưmộtcôvợtrẻ.-Embiếtmà,anhthíchănmónViệtNamhơn.-ChứkhôngphảitạiemnấuđồTâydởđóchứ?-EmmànấudởđồTây thìhồiởCali, anhvà emđãkhôngphải chạy

đông, chạy tây để trốnmỗi lần có người tớimời em tới làmđầu bếp chokháchsạncủahọ-Cườngphálêncười.

-Cũngchỉlàhọcmótđượcthôimà-Linhnhúnvai.-Nóimớinhớ,mấyngườiởbênđórấtnhớem.Linh ngheCường nói vậy thì chỉ im lặng, không có ý kiến gì. Nhưng

Cườngđãnhanhchóngđổichủđề:-Hayănlẩunhé!-Lẩu?Ừm,cũnghayđó.Mấybữanayanhtoànbàyramấymóntômvới

thịt,ănngấytớitậnrăngrồi,tựnhiênthèmrauxanhquá!-Linhgậtgù.-Vậyquyếtđịnhănlẩunhé!Emthíchănlẩugì?-Lẩunấm-Linhnóigầnnhưkhôngtốnthờigiansuynghĩ.-Ừ,thìlẩunấm-Cườnggậtđầuđồngý.Cảhaivềtớinhà,trongkhiLinhbắcbếpchuẩnbịnồilẩuthìCườngcắm

hoa. Sau đó anh phụ cô nhặt rau.Hai người làm rất vui vẻ, thỉnh thoảngCườnglạilàmtròcườikhiếnLinhcườikhôngngừng.LâurồiCườngmớilạicócảmgiácvuivẻnhưthế.Đâychínhlàđiềumàanhvẫnmongmỏi,mộtkhôngkhíấmcúngcủagiađình,vợnấubếp,cònchồnglăngxăngphụgiúpởbêncạnh.TrướcđâykhiởCali,anhvàLinhcũngtừngvuivẻnhưthế,vuivẻtớinỗinhữngngườiphụviệctrongnhàhàngphảighentị.

Bànănthịnhsoạnđượcdọnra,Cườngcònkhuimộtchairượuvangđểhaingườicùnguống.RượuvanglàmLinhđỏhồngcảmákhiếnCườngcũngphảingâyra.

-À,emđịnhngàymai trởvềnhàbácPhương-Giữabữaăn,Linhđộtngộtđềnghị.

-Emđãkhỏehẳnđâu?-Cườngcómộtchútkhôngđànhlòng.-Emkhỏelắmrồi-Linhcười-Emphảiquayvềđócònchuẩnbịvềquê

nữa,tuầnsaulàTếtrồi.-Baogiờemrờikhỏiđó?-Cườngchợthỏi.-Chắclàhai,bahômnữa.Emcũngkhôngthểcứthếđườngđộtđingay

được.-Ừ…-KhôngbiếtmấyngàynaytìnhhìnhNhưÝthếnào?-Hômnayanhvừa

gặpĐại,nónóiđãtìmngườigiúpviệcmớirồi-Cườngkể.-Thậtsao?-Linhkinhngạc-Ngườiđólàai?Cólàmđượcviệckhông?-Anhkhônghỏikỹ,nghenói là tìmqua trung tâmgiới thiệuviệc làm.

Mộtngườitrungtuổi.-Mấyngườitìmquatrungtâmgiớithiệuviệclàmchẳngmấyaiđángtin.

EmchỉsợlạikhôngchămsóctốtđượcchoNhưÝ.-Emkhôngcần lo,ngheĐạinói thìngườinàycũngthạoviệc lắm,chỉ

là...-Làsao?-LinhtòmòkhiCườngbỏlửngcâunói.-À...-Cườngcười-Nónóihơinhớcôđầubếpcũ...LinhlặngthinhtrướccâunóinửađùanửathậtcủaCường.-Emkhôngtinsao?-Emkhôngquantâm.Anhtamànhớemmớilạđó.-À,ýnólànónhớnhữngbữacơmemnấu.Chắcănngonquenrồi,giờ

ngườikhácnấudởquánênkhôngănnổi-Cườngcười.-Làmngười,cũngkhôngnênquákénchọn-Linhgắptiếpthứcăncho

Cường.-Anhthấyrấtghentịvớinó,ngàynàocũngđượcemnấucơmchoăn...-Côbạngáianhtađanghẹnhòcũngnấunướngkhálắm.Nhưngmàem

khôngthíchcôgáinàylắm,mặcdùcáchănnói,cưxửlàmngườitanghĩcôtahiền,nhưngemlại thấykhôngphải lúcnàocôtacũnghiềnlành,ngoanngoãnnhưthế.

-Emghenđấyà?-Cườngchốngđũahỏivuvơ.-EmlochoNhưÝthôivìdườngnhưbácNguyệtđãchấmchịtalàmcon

dâu.-Cũngchưachắc...-Cườngnhúnvai.-Saokhông?-AnhthấyĐạinóđanghẹnhòvớimộtcôgáikhácnữamà.ỞCôTô,hai

ngườihọquấnquítvớinhaulắm,đêmnàochẳngtáchrađiriêng.Nghenóicôgáinàyviếtvăn,xinhđẹpvàrấtlãngmạn.

Linhtỏvẻkhôngquantâm:-Anh tahẹnhòvớinhiềungười lắm,chẳngbiếtđâuđược,cũngchẳng

biếtanhtacóthậtlòngvớiaitrongsốđókhông?-Đạilàbạnthâncủaanhnênanhhiểutínhnómà.Cũngchẳnghiểusao

đànbà,congáithấythếmàvẫnbámriếtlấynó?-Anhtacótiền,lạicótàiănnói,đànbàdùyêubằngmắthaybằngtaithì

cũng không thoát khỏi lưới tình của anh ta.Mong là sau này anh ta cướiđượcmộtcôvợkhôngquátệ.

-Ừ... -Cườngmỉmcười,nhưngsự thayđổi trongtháiđộcủaLinhsaukhingheanhnóivềĐạiđãkhôngthoátkhỏiđôimắttinhtườngcủaanh.

Quả đúng như lờiCường nói, gia đình ông bà Phương đã rối tung lênngay saukhiLinhvắngmặt.BàNguyệtmột lúcphải chămhai đứa cháu,Lâmđãtrởvềcôngty,ôngPhươngphảivàobếpnấuănchocảnhà.

Sang ngày thứ ba,Đại buộc phải tới trung tâmgiói thiệu việc làm tìmthuêmộtngườigiúpviệcmới.Saukhilựachọnkỹcàng,anhđãchọnđượcmộtphụnữngoàinămmươi tuổi.Cũngmay,đó làmộtphụnữhiền lành,thậtthà,lạicónhiềukinhnghiệmchămtrẻconnênanhcũngyêntâmphầnnào.

NhưngviệckhiếnanhđauđầunhấtchínhlàNhưÝbắtđầubiếtlạngười,conbékhócngặtnghẽomỗikhiđượcbàNăm-tênngườiphụnữgiúpviệcmới-bế.Phảiđếntậnhaihômsaunómớiquendầnvàthôikhôngkhócnữa.ĐúnglúcấythìLinhquayvề.

Vừaquayvề,côđãvộixinlỗiôngbàPhươngvìđimàkhôngxinphéptrước.BàNguyệtthấycôđãkhỏetrởlạithìmừnglắm.LinhlấylýdođãtớiTết,lạicóngườithaythếcôlàmởđâyrồinênsánghômsaucôsẽvềquê.MặcdùbàNguyệttỏrarấttiếcnhưngcũngkhôngcócáchnàothayđổiđượcchuyệnnàynữa.

Cả ngày hôm ấy, Linh chỉ cómỗi việc là chơi vớiNhưÝ.BàNguyệtcũngbiếtcôgáitrẻnàyrấtlưuluyếncháunộicủabànênkhôngcóýphảnđối.DùsaothìtừkhiNhưÝvềnhànàytớinay,Linhmớilàngườigầngũivàchămsócconbénhiềunhất.Linhlochocháugáibàtừngmiếngăngiấcngủ,khôngnềhàchuyệngì,thậmchíkhinóốm,ngườilolắngnhấtkhôngphảilàngưòitronggiađìnhbàmàchínhlàLinh.

MinhđãnghỉTết,thấycôvềnhưngkhôngnóigìnhiều,chỉhỏithămcôđãkhỏehẳnchưarồisauđólạinhốtmìnhtrongphòng.

Hơnmộtgiờsáng,Đạichợttỉnhgiấc,trongphòngkháchsạncủaTườngVi.Khônghiểusao tựnhiên trong lònganhcó linhcảmthúcgiụcphảivềnhàngay.Cơnsaycủabuổitốichưatanđi,nhưngĐạivẫnkiênquyếtvùngdậy.KhianhđangmặcquầnáothìTườngVicũngthứcgiấc,côngạcnhiên

hỏi:-Anhđiđâuvậy?-Đivề-Đạitrảlờicộclốc.-Saokhôngđợisángmairồihãyvề?-TườngViphụngphịuhỏi.-Ừ...ngủđi,anhvềđây.Đạiđútđiệnthoạivàotúiquần,cúixuốnghônlênmácômỉmcười.-Ngủngon,honey.TườngVixụmặtkhôngnóigì.Đạiláixetrởvềtrongtìnhtrạngnửatỉnh,nửasay,đầuócmơmàng.Khẽ

khàngmởcửakhôngđểphátratiếngđộngnào,anhđịnhđilênphòng.Đitớichâncầuthang,anhnhìnvềphíacửaphòngLinh.Rồisựcnhớra,giờngườiởtrongcănphòngđókhôngphảilàcôgáiấynữa,anhtựcườigiễumìnhrồilạinặngnềcấtbước.

MởcửabướcvàophòngcủaNhưÝ,trongánhđènngủmờmờ,Đạithấymột người đang nằm trên giường cùng con gái anh. Cứ nghĩ đấy là bàNguyệtnênĐạikhôngdámbướcvàonữa,sợlàmmẹthứcgiấc.Nhưngrồibướcchânanhkhựnglại.

NgườiđólàLinh.Đạicứđứngnhưtrờitrồng,dườngnhưanhbốirốikhôngbiếtphảilàmgì

tiếptheo.KhônghiểusaođộtnhiênanhlạinhớtớicáiđêmLinhbịsốtvàngủtronglònganh.Anhmuốntớihôncongáimình,nhưnglạisợlàmLinhthứcgiấc.AnhcũngkhôngmuốnđiravìrấtmuốnnhìnLinhthêmmộtchútnữa.

Bỗng Linh tỉnh dậy, hơi giật mình khi thấy có người đang đứng giữaphòng.SaukhinhậnraĐại,côngạcnhiênhỏi:

-Saoanhlạiởđây?-À,ừ,anhmớivề,vàonhìnNhưÝchút-Đạigãiđầugiảithích.-NhưÝngủrồi,maianhhãysangđi-Linhbậtdậy.-Emkhỏehẳnchưa?-Emkhỏehẳnrồi.Sángmaiemvềquêsớm.-Maià?Nhanhvậysao?-Đạilẩmbẩmnhưtựhỏi.DùLinhđangmỉmcườinhưnganhvẫnnhìnthấytrongmắtLinhcómột

chútbuồn.ĐạivộiquaygótbướcđinhưngkhiLinhđịnhkhépcửa lại thì

anhbấtngờvươntaytúmlấycánhtayLinh,kéocôrangoàibằngmộtđộngtácvôcùngdứtkhoát.

KhiLinhcònđangbấtngờ,anhđãcúixuống,phủlênmôicômộtnụhônthamlam.

Linhđờcảngườivìhànhđộngtáobạonày.Côcắnchặtrăng,cốđẩyanhranhưnghaicánhtayĐạivẫnômchặt lấycô, thậmchícànglúccàngsiếtchặthơnnơibờeomảnhmaiđó.Anhkéocôdánchặtvàongườimình,tớinỗicảhaicóthểcảmnhậnđượcnhịptimcủanhau,khiếncôkhôngtàinàogiãydụađược.Mùirượu,mùithuốclávàcảmùicủacơthểđànôngphủhếttâmtríLinh.Anhvẫnđangngấunghiếnhônđôimôicôgiốngnhưthưởngthứcmộtmónănngonnhất trênđời.Nụhônmãnh liệtvàcuồngnhiệt tớimức cuối cùng Linh phải đầu hàng cảm xúc, đầu hàng trái timmình.Dùkhôngquátựnguyện,nhưngcôvẫnđáplạianhbằngnửalýtrícònsótlại,nửakiađãchìmhẳnvàotrongnhữngrạorựcđangbùngnổnơitráitimcủahaingười.

LinhrunrẩynépsátvàongườiĐại,đểmặcanhdắtcôđiquanhữngcungbậccảmxúctrongnụhônbấttậnấy.ĐếntậnkhicôkhẽkêulênvìcảmthấymôiđangbịĐạicắnchặtthìcảhaimớibừngtỉnh.NhưngđôitayĐạivẫnômchặtlấycôkhôngbuông.Tronghơithởđầymùirượu,anhthìthầmvàotaicômộtcâukhiếnLinhrunbắncảngười:

-Anhyêuemmấtrồi!

CHƯƠNG25VỀQUÊ

“AnhthấyĐạinóđanghẹnhòvớimộtcôgáikhácnữamà.ỞCôTô,haingườihọquấnquýtnhaulắm,đêmnàochẳngtáchrađiriêng.Nghenóicôgáinàyviếtvăn,xinhvàrấtlãngmạn”.

NhữnglờikểcủaCườngtrongbữatốihômtrướclạivanglêntrongđầuLinhkhiếncôtưởngtượngracảnhĐạiđangômấpmộtcôgáixalạ,cũngtaytrongtaynhưthếnàyởCôTô.Nghĩtớiđây,cônhưbừngtỉnh,lậptứcđẩyĐại ra. Đại loạng choạng lùi vào tường, cô vội chạy ngay vào trongphòngvàkhóatráicửalại.

Đại bật cười, khẽnhắmmắt thưởng thứcnốt dư âmcòn sót lại củanụhôn.Mộtnụhônkhônggiốngnhữngnụhônnhạtnhẽomàanhvẫnthườngtrải qua.Anhnhìnvềphía cánhcửađãđóngchặt, cườimộtmình, sauđódợmbướcvềphòng.

Đêmấy, cóhaingườikhông thểngủđượcvì chợtnhận ranhững rungđộngtừsâuthẳmtráitimmình.

Sánghômsau,Linhdậysớmđể rabếnxevềquê.CảnhàôngPhươngcũngdậysớmđểtiễncô.

Đại đưa cho cômột cái phong bì, nói là tiền thưởng thêm và tiền bồidưỡngsứckhỏemấyngàycôphảinằmviện.Tháiđộcủaanhthờơvàbìnhthản,dườngnhưđêmquakhôngcógìxảyragiữahaingười.TronglòngcóchútkhôngvuivìtháiđộđócủaĐại,Linhcũngkhôngdámngẩngđầunhìnthẳngvàomắtanh,chỉlínhícảmơn.Cảđêmqua,côđãthầmmắngbảnthânkhôngbiếtbaonhiêulầnvềcáchmìnhhưởngứngnụhôncủaĐại.

“Phảirồi,nếuanhtamàcóthểnhớđượcnhữnggìmìnhlàmsaucơnsaythìNhưÝđâucóphảithếnày”,Linhthởdàitronglòng.

Chàomọingười lầncuối,Linh rờikhỏingôinhàmàcôđãgắnbógầnbốnthángqua.

Ngồi đợi xe buýt ở bến xe gần đó, Linh lặng lẽ nhìn dòng người xuôingượclướtqua.Từngtrậngiómangtheođámlávàngbaylạoxạodướilòngđường,bịnhữngchiếcxechạyngangcuốntunglên.

LinhkhôngcónhiềuthờigiangắnbóvớiHàNội,nhưngcôrấtyêuthíchnơinày.Côthíchnhữngconđườngnhỏrợpbóngcây,thíchtiếngcòixeinhỏi,thíchbăngquanhữngphốxáđôngngườinhưngtronglòngvẫntìmđượcsựtĩnhlặng.CôthíchcáicáchngườiHàNộiăn,thíchcáchhọthưởngthứccuộcsống.Đôikhi,chỉlàmộtbácxeômngồiphìphèođiếuthuốcởhàngtràđávỉahè,đôikhichỉlàbàbánbáovớisạpnhỏđầuhẻmvắng,đôikhichỉlàquáncàphêcócvớicốccàphênhạtnhẽonhưnghươngvịlạirấtámảnh,chỉbấynhiêuđócũnglàmchocôphảimỉmcườikhilướtqua.

HàNộivớicôlàduyênvàcũnglàphận.Cuộcsốngcơcựcbuộccôphảirờibỏnó,rồiđammêvàtìnhyêulạikéocôvềđây.Dùđôilúcbảnthâncômuốntrốnchạy,nhưngcôbiết,cuốicùngcôvẫnvềlạinơinày.

Chiếcxebuýtmàuvàngdừnglạitrướcmặt,cửaxexịchmở.Linhđứngdậy,xáchtúiđịnhbướclên.Bấtchợt,cómộtbàntayvươntớixáchlấyhaitúiđồnặngtrĩutrêntaycô.Minhmỉmcườikhicôquaylạinhìnanh:

-Đểanhgiúpem.Hai người bước lên xe.ThấyMinh không có ý định xuống,Linh ngạc

nhiênhỏi:-Anhkhôngvềsao?Báckhôngchoanhrangoàimà?-Khôngchothìkhôngtrốnđượcà?-Minhcười.-Nhưng...-Vềquêrồi,emcólênlạikhông?-Anhnghĩthếnào?-Linhkhôngmuốnnóidốianh.-Anhnghĩemsẽsớmquaylạiđâythôi-Minhcười.-Emcũngkhôngbiếtđược.-Được rồi,cứvềquêchuẩnbịđi,anhsẽvềquêemmộtchuyếnđấy -

Minhnóinửađùanửathật.

-Ồ,thậtkhông?-Linhngạcnhiên.-Thậtđó.NghechịNhậtLệnóiquêemnhiềuđồănngonlắm,anhmuốn

vềđólâurồi.Câuchuyệncủahaingườicứthếkéodàiramãi.Đếnkhixedừngởbến,

Minhxuốngxáchđồchocô,tiễncôlêntậnxekháchrồianhmớichịuquayvề.

NhungMinhđikhônglâu,Linhvừamớingồiấmchỗthìmộtngườibướclênxe.Cáidángcaolớncủaanhlàmchochiếcxenhưbélại.Anhđảomắtrấtnhanh,dừnglạiởchỗLinhđangngồi.Anhnhếchmôicười,túmlấytaycô,kéocôđứngdậy.

-AnhCường,saoanhlạiởđây?-Linhsửngsốthỏi.Cườngkhôngnóigì,một taynắm lấy taycôkéođi,một tayvơhết cả

mấythứđồcômangtheo.-AnhCường?Anhkéoemđiđâuvậy?-Linhcuốngquýthỏi.-Đêanhđưaemvề.-Emđixekháchđượcrồimà-Linhtỏvẻphảnđối.-Từlúcbướcchânrakhỏingôinhàđó,emchínhthứclànhânviêncủa

anh.Sếpnóimànhânviêncứcãilàsaohả?-Cườngquaysangthắtdâyantoànchocôrồiláixerakhỏibến.

-Hứ, vậy anh đuổi việc emđi, em cámơn -Linh khoanh tay quay rangoài.

-Tốt, anh sẽ thăng chức cho em.Thưkýnhé?Hay trợ lý giámđốc? -Cườngcườiđầyxấuxa.

-Khôngcóhứngthú.-Vậy thì cứ ngoanngoãn cả đời này nấu ăn cho anhđi -Cườngquay

sangnhìncô,dườngnhưanhđangrấtvuivẻ.Rồisauđónhưnhớra,anhlạihỏitiếp:-ChừngnàoemquaylạiHàNội?-Khôngbiết.-Khôngbiếtlàsao?Hợpđồnglaođộngcũngkírồi,emđịnhtrốnviệcà?

-Cườngcaumàytỏýkhôngvừalòng.-RaTếtrồitínhđi.-Được,nếuemkhôngchịulênlàmviệclàanhsẽvềbắtemlênđó...Hay

làemvềchàohọhàngđi,rồilênđónTếtvớianh.HoặcmìnhsẽtranhthủthờigiannghỉTết,đithămmọingườiởbênkiamộtchuyến.

-Không,nămnayemsẽởquê-Linhlắcđầutừchốingay.

CHƯƠNG26EMGÁICỦANHẬTLỆ

Mộtngàyđầunămmới,khôngkhíTếtdườngnhưvẫncònđọnglạitrênchồinonlộcbiếc,đọnglạitronglàngióxuânấmáp,trongkhôngkhíhanhhanhtronglànhcủavùngquêyênả.Consôngnhỏnhưmộtdảilụađàomềmmại,vàicụmlụcbìnhêmtrôixuôitheodòngnướctrongvắt.Lúaxuânnhưcôgáiđẹpnhấtởtuổiđôimươi,nõnnà,mơnmởn.Nhữngkhómtregiàđongđưa nhè nhẹ trong gió, tóc xanh buông thả bên những ao hồ dọc hai bênđường làng.Mấy đứa trẻ chơi những trò chơi của trẻ con nông thôn mànhữngđứabéthànhphốsẽkhôngbaogiờbiếtđến;nhữngtròchơinhuốmmàu đất, bàng bạc, nâu nâu, nồng nồng, ngai ngái của đất, của cát, củađườnglàng,củarơmrạ,củacỏmaybámđầyáoquần.

Conđườngnhỏnốiliềntừlàngchạylênhuyệnmentheoconsông.Mộtbênđường làcánhđồng lúa rộngmênhmông,kéodài thẳng tắp.Mộtbênđường,ngaycạnhbờsônglànhữngluốngcảiđãtrổhoavàngtươi.Mỗikhicómột cơn gió lớn thổi qua, từng đợt cánh hoa vàng bị cuốn theo xuốngdòngnướcđanglữnglờchảy,khiấymặtnướcsôngsẽnhưmộttấmlụaxanhlơđượcdínhthêmnhữngđiểmhoavàng.

MộtbuổisángChủnhậtgiữamùaxuân,khingườilớnbắtđầutấtbậtvớicôngviệcđồngáng,trẻconkhôngphảitớitrườngnênkéonhaurađườngnôđùahuyênnáo, cómột chiếcmô tômàuđen tiếnvào trong làng.Tới chỗđámtrẻconđangnôđùa,chiếcxeđỗxịch lại.Lũ trẻngơngácđứngnhìnngườitrênxetừtừbỏmũxuống.Đólàmộtthanhniêntrắngtrẻo,đẹptrai,toànthânmặcbộđồđen,găngtayđen,giầythểthaomàughi,đôimắtcũng

đenvàsâuthẳm.Anhchànglấytừtrongtúiramộtmẩugiấyrồicúiđầuhỏilũtrẻcon.

Một đứa trẻmạnh dạn bước ra chỉ đường cho anh chàng.Anh tamỉmcườisauđólạinổmáyđitiếp.

Mộthồilâu,saukhiđãđilạcvòngvèotrongngôilàngnhỏ,hỏithămrấtnhiềungười,cuốicùnganhchàngcũngtớiđượcđịachỉcầnđến.Khianhtaphóngthẳngxevàotrongsângạchcủamộtngôinhàhaitầngmớixây,mộtngườiphụnữđanggiặcquầnáobêngiếngnướcđứngdậynhìnbằngđôimắttòmò.Saukhichàngtraicấttiếnghỏi,ngườiphụnữmớibỏtayáođangxắncaoxuống,tấttảmờianhvàonhà.

Chàng thanhniênđó làMinh.Cònngườiphụnữđón tiếpanhchính làthímcủaLinh.

-CáiLinh nó đưa bạn ra ruộng cải chụp ảnh cưới rồi -ThímMơmờiMinhlênnhà,rótnướcmờianh.

ChénnướcchèđặcnónglàmMinhấmcảngườilạisaukhiđãđiliêntụcsuốtmộtchặngđườngxamàkhônghềnghỉngơi.

-Cháuuốngnướcđi,đểcôgọiLinhvề.-NếuLinhbậnthìcháusẽđợiạ!–Minhđiềmtĩnhnói.-Cháu cứngồi chơi đi nhé, côđangdở taymột chút.Đợimột lát nữa

Linhsẽvềngay.Minhgậtgậtđầu.Saukhiuốnghếtchénnướcchè,anhlôiđiệnthoạira,

tầnngầnmộtchútrồimởmáy,nhắnmộttinchoĐại:“Ngàymaiemsẽvề.Nóivớibốmẹyêntâmnhé!”.Tinnhắnvừagửiđithànhcông,anhtắtmáyrồinhétlạivàotúi.

Minhbướcrangoài.KhungcảnhtĩnhlặngtớibuồntẻcủavùngquêlàmMinhcảmthấykhôngquenchútnào.Anhbước rasân,nhìnkhoảngvườnnhỏtrướcmặtcómộtcâyđàođangnởhoarựcrỡ.Bêntráicủakhoảngsânlàmộtnhàcấpbốnlợpngói.LúcđầuMinhtưởngđólàmộtcănbếp,nhưngkhianh liếcmắt trôngvào, lại thấycóđènsángmờmờvàmùihươngbayra.Hìnhnhưlàmộtnhàthờ!

MinhnghĩcólẽbốmẹLinhcũngđượcthờởtrongnàynênanhmuốnvàothắpchohọmộtnénhương.Anhchầmchậmbướcvàobêntrong,ánhmắtkhôngcònchútngạonghễnàonữamàthayvàođólàvẻtrầmtưđầythành

kính.Trongnhàcómộttủthờrấtlớn,trêncóbàybabáthương,phíadướibày

khôngítbánhkẹo,hoaquả.Minhrútrabacâyhương,dùnglửaởchiếcđèndầuđangleolétcháygầnđóđốthươngvàcắmvàomỗibáthươngmộtcây.Sau đó anh đi tớimột bàn thờ kê ở bên tay phải.Bàn thờ này có hai báthương,trêncòncóhaidiảnh.Cảhaibứcảnhcònmới,chắcchỉmớichụpkhoảngmườinămvềtrước.Mộtbứcảnhlàmộtngườiđànôngcóánhnhìnnghiêmnghị,vầngtráncaovàđôimắtsáng.Bứcảnhcònlạichụpmộtngườiphụnữrấtđẹp,ánhnhìnhiềnhậuvànụcườiấmáp,Linhrấtgiốngngườinày.MinhđoánđâychínhlàbốmẹcủaLinh.Anhcũngchâmhương,cắmvàobáthương,sauđócònthànhkínhváibavái.

Bêntráicủađiệnthờcòncómộtbànthờnữa.SaukhithắphươngchobốmẹcủaLinhxongthìanhdợmbướcđisangbênbànthờnhỏđó.Nhưngvừanhìnvàodiảnhđặtởbànthờnày,Minhđãsữngngườilại.

Khoảngkhắcnày,chânanhnhưđãbịchônchặttạichỗ,ánhmắtkhôngtàinàorờikhỏikhunghìnhcủangườicongáitrẻkiađược.Khuônmặtnày,nụcườinày,ánhmắtnày,tấtcảđềuvôcùngquenthuộcvớianh.

CôgáitrongdiảnhđóchínhlàNhậtLệ!ĐầuócMinhtrốngrỗnghoàntoàn,anh thậmchíkhônghiểuchuyệngì

đangxảyravớimìnhnữa?NgaycảkhitiếngLinhvanglênởngoàisânanhcũngkhôngnghethấy,tiếngbướcchândồndậpcủacôtiếnlạiđâyanhcũngkhôngnghethấy.ChỉđếntậnlúcLinhchạmkhẽvàocánhtayanh,gọibằnggiọngkinhngạc,anhmớiquaylại.

-Linh,kiacóphảilàchịNhậtLệkhông?-Minhquaylạinhìncô,đólàcâuhỏiduynhấtanhcóthểcấtlên.

BởianhkhôngdámtinđólàNhậtLệ.LinhbốirốinhìnMinh,côcũngkhôngbiếtphảithừanhậnnhưthếnào

nữa.-Linh,emlàgìvớichịNhậtLệ?-Minhkhôngchờđợicâutrảlờicủacô,

sựimlặngcủaLinhđãnóilêntấtcảrồi.-AnhMinh,anhthắphươngchochịấyđiđãrồiđivớiem-Cuốicùng,

Linhthởdàiđềnghị.- Ừm… - Minh gật đầu, tiến lại gần. Anh đốt hương nhưng mắt vẫn

khôngthểrờikhỏiđôimắtbiếtcườicủaNhậtLệtrongkhungảnh.SaukhiMinhlàmxongtấtcả,Linhlặnglẽdẫnanhrangoài.Côđi trước, anh theo sau, cứ thếbước rangõ,đivòngvèo trênđường

làng.Minhkhôngbiếtcôđịnhdẫnanhđiđâu,nhưnganhcũngkhônghỏi,cứthếyênlặngbướctheo.Haingườiđimộthồilâuthìtrướcmắtlàcánhđồng,consôngyênảnằmkếbên.Cuốicùng,khôngnhịnđược,Minhlêntiếng:

-Chúngtađiđâu?-Anhcứđitheoem,đừnghỏigìcả-Linhlắcđầutừchốicâutrảlời,vẫn

tiếptụcđivềphíatrước.Haingườiđimentheođườngbờruộngthêmgầnmườiphútnữathìtrước

mắtMinhhiệnlênkhungcảnhcủamộtcánhđồnghoacảivàngrựcrỡ,đẹpmêhồn.Trongruộngcảilúcnàycóvàingườiđangđứng,nổibậtlàmộtbộváycướitrắngtinh,côdâucườirạngrỡtrongnắngấm,chúrểrấtđiểntraibẽnlẽncười.Linhvẫytaychàohọ,sauđótiếptụcdẫnanhramộtgóckhác.Saucùng,côdừng lạivàngồixuốngvệcỏ,ngaydướinhữnggốchoacải,hướngnhìnraconsôngtrướcmặt.Minhcũngngồixuốngcạnhcô.MùicảihănghăngxộcvàomũilàmMinhcócảmgiácthêlươnglạ.

Linhthấyanhngồixuốngthìngoảnhmặt,vươntaychỉsangbênkiabờsôngnói:

-Chịấynằmởbênkia.-EmnóiNhậtLệsao?-Minhhỏilại,cũngnhìnvềphíađó.Chỉthấybên

đólàbờbãixanhummộtmàucủacỏ,khómànhìnranhữngngôimộnằmởphíasauđámcỏcaođó.

-Phải,NhậtLệ,chịgáicủaem-Linhgậtđầu.-ChịNhậtLệlàchịgáicủaem?-Minhhỏilại.-Ừ…-Tạisao?-Minhkhẽthìthàonhưtựhỏi,giờphútnày,tronglònganhcó

muônvànđiềumuốnhỏi,nhưngtấtcảđềunằmtrongmộtchữ“tạisao”này.-Gầnmộtnămrồi.Chínhxáclàmườithánghaimươihaingày.Đócũng

làtuổicủaNhưÝ-Linhkểtớiđâythìgiọngđãnghẹnngào,dườngnhưđólàmộtkỉniệmvôcùngđauđớnvớicô.

-Ralàvậy…Đólàlýdotạisaoemcốtìnhvàolàmtrongnhàanh,phảikhông?EmloNhưÝsẽkhôngđượcchămsóckỹhoặckhôngđượcđốixử

tốtởnhàanh,đúngkhông?-Minhquaysangnhìncô,thấynướcmắtcôrơira,nhưnganhlạikhôngđủdũngcảmđểlauđichocô.

Linhgậtđầu.-NhưnganhĐạiyêuchịLệmà,tạisaochịấylạibỏđi,tạisaophảilặng

lẽsinhconrồilặnglẽchếtđinhưthế?-Minhbầnthầnhỏi.- Chẳng phải anh cũng nói, anh ấy chỉ có thể làmmột người cha tốt,

không thể làmmột người chồng tốt đó sao? -Linh lau nướcmắt, nhìn radòngnước trướcmặt -ChịLệ làngười sống tìnhcảm,chịấysẽkhó lòngchấpnhậncáchsốngcủaanhtraianhđược.Cólẽchịấysợ,mộtngàynàođó,chịấysẽbịanhấybỏrơiđểchạytheongườiđànbàkhác,giốngnhư…giốngnhưbốemkhitrước.

-Khôngphảibốem…?-KhinhàemcònởHàNội,khicuộcsốngthừathãivàgiàusang,ôngấy

đãbỏbamẹconemtớivớimộtngườiđànbàkhác.Rồikhiôngấysacơ,ngườiđànbàđóbỏôngấy,vàôngấyquayvềvớigiađình.Sựphảnbộiđólàmmẹemvôcùngđaukhổ,chịNhậtLệcũngbịámảnhrấtnhiều.Nênchịấysợ…

-Làmsaochịấymất?VìsinhbéNhưÝsao?-Chịấybịtainạn-Linhbuồnbãkể,đôimắtlạibắtđầulonglanhnhững

giọtnước-Ngườitađưachịấyvàobệnhviện,bácsĩnóirằngchỉcóthểgiữđượcmẹ hoặc con. Chị ấy chọn sinh đứa bé ra. Khi ấy em đang ở nướcngoài.ChỉcóanhKiênvàbácNgânởđó.Chịấykhôngtrăn trốiđượcgì,ngoàiviệcnóiđưađứabévềchochanó.Thậmchíchađứanhỏlàaichịấycũngkhôngkịpnói.

-Vậylàmsaomàem…?-Khiemnhậnđượctinbáovàvềnước,anhKiêncógiaochoemtấtcả

đồđạctưtrangmàchịấydùngkhicònởvớimẹconanhấytrongthờigianmang thaiNhưÝ.Trong cuốn sổ tay của chị ấy có ghi số điện thoại nhàriêng của anh, ngoài ra không còngì cả.Thế nên emđã tìmhiểu vàmạohiểmđánhcược.NếunhưNhưÝđúnglàconcủamộttrongbaanhthìcoinhưemđãlàmxonglờidặndòcủachịLệ.Cònnếunhưkhôngphải,emsẽlạimangnóđitrongtrườnghợpgiađìnhanhkhôngchấpnhậnnó.TrướckhianhĐạiđặttênconbélàNhưÝ,thìemgọiconbélàThiênÝ.

-VậytạisaoemkhôngnóichoanhtraianhbiếtmẹcủaNhưÝlàai?-Minhlắcđầuthởdài-Emđịnhmộtmìnhômbímậtnàycảđờisao?

-Emđãnghĩrằng,nếuanhấythathiếtmuốntìmmẹcủaNhưÝthìcóthểemsẽnóira.Nhưnganhấythậmchícònkhôngcoitrọngđiềuđó,anhấykhôngcầnquantâmmẹđứabélàai,nênemcũngkhôngmuốnnói-Linhbặmmôi,lắcđầu.

-Sauvẻxấuxí,quêmùa,cũkỹ,khôngngờemlạilàmộtconthiênngađẹpvàđầykiêuhãnh-Minhcười-Anhđượcmộtđầubếpđạitàiphụcvụmiễnphímấythángliền,thếmàlạikhôngnhậnra.ChịNhậtLệlúcnàocũngkhenngợivàtựhàovìcómộtcôemgáixinhđẹpvàgiỏigiangnhưem.

-Vớiem,chịấyvừalàchị,lạivừalàmẹ.Khibốmẹemquađời,emmớichỉmườituổi.Chínhchịấyđãtựbỏhọc,lênthànhphốkiếmviệcvànuôiem.Khiemvàocấpba,chịấyđónemlênHàNộiđểhaichịemđượcởcùngnhau.Khiấychịấylàmộtđầubếpcủamộtnhàhàngnhỏ,vàembắtđầuhọcnấuănvớichịấyởđấy.Trướcđây,bốemlàmộtđầubếp,vàchúngemcótình yêu đặc biệt với nghề đầu bếp.Năm em học lớpmườimột, cuộc thiMasterChef được tổ chứcởViệtNam.Chị ấy khuyên emdự thi.Chị ấymuốnemđihọcmộtcáchbàibản,chỉcónhưvậyhaichịemmớicóthểđòilạinhữnggìmàngườitađãlừalấyđicủabốem,đẩygiađìnhemvàocảnhsacơlỡvận.Dướisựtrợgiúpcủachịấy,emđoạtđượcdanhhiệuVuaĐầuBếp,nhậnđượchọcbổngđiMỹ.Emcứnghĩrằng,saukhivềnước,emvàchịấysẽcómộtcuộcsốngvuivẻ,hạnhphúc,khôngngờ…Đượcrồi,giờtớilượtanhđó.Nóiđi,anhvềđây làmgìvậy?Emcứnghĩ làanhnóiđùa?-LinhquaysangnhìnMinh.

-Anhnhớem-Minhcũngnhìnthẳngvàomắtcô,đápngay.Linhsữnglạimộtchút,sauđóbốirốiquayđi,cườigượnggạo:-Lýdobấtngờđấy.-Emkhôngtinsao?-Minhthấtvọnghỏilại.-À…-Anhchỉvềđểđượcnhìnthấyemthôi.SángmaianhsẽlạivềHàNội.

Anhsợnếunhưlầnnàyanhkhôngtớigặpem,chẳngbiếtđếnbaogiờmớicócơhộigặplạinữa-Minhthẫnthờnói,anhngẩngđầunhìnraphíadòngsông.Dòngnướctrongvắtkhiếnlònganhcàngthêmmênhmang.

-AnhMinh,đãcóchuyệngìvậy?-Linhnhìnvàomắtanh,nghiêmtúchỏi.DườngnhưcôcảmnhậnđượcchuyệngìđókhôngổnđangxảyravớiMinh.

-Khôngcógì…-Minhvỗnhẹlênđầucôcườibângquơ-Dọachơiemthôi.RaTếtanhphảiđithựctậpnênbậnrộnmà,đâucóthờigianchạyvềđâytìmgặpemchứ.Màemthìnhấtđịnhlàkhôngbaogiờtựchạyđi tìmanhrồi,đúngkhông?

-Thậtlàkhôngcóchuyệngìchứ?-Ừm,quêemđẹp thậtđó,đúngnhưchịLệnói.Nhưngmàvẫnkhông

biếtcógìngonnhưchịấykểkhông?-Từđầuemđãnóikhôngrồimà…À,cũngcómộtmón,mónnàydùlà

nhàhàngnămsaocủaanhĐạicũngtìmkhôngrađâu…-Linhcườibíhiểm.-Móngì?Cómóngìmàởđókhôngcóchứ?-Minhtòmò-Dùemmuốn

ăntổyến,bàongư,taygấu,sụnvicámậpthìởđócũngcóthểphụcvụchoem.

-Ruốccávoi,cókhông?-Linhnháymắttinhnghịchhỏi.-Hả?Sôngnàynuôiđượccávoiluônhả?-Minhtrêulại.-Tấtnhiênlàcávoingoàibiểnrồi.Nhưngcóthểđônglạnhrồimangvề

mà.Mónnàyđặcbiệtlắm,chỉcóởquêemmớicóthôi.-Khôngphảichứ?-Khôngtinthìtrưanayemsẽchoanhăn.Dướiánhnắngmùaxuânấmáp,giữabiểnhoavàngtươi,giữanhànnhạt

hươnghoavàvịcaycaycủangồngcải,Linhcườivôcùngrạngrỡ,màuhoavàng tươibỗngnhạtnhòahẳnđi trongmắt anh.Giờphútnày,Minhnhìntheodángcôcảmgiácnhưđangngắmmộtnàngcôngchúavừabướcratừtrongcâuchuyệncổ tíchcũkỹ.Nụcườiấyấmhơncảnắngmặt trời, làmlònganhđộtnhiênthoảngthốt,muốnlưugiữthậtkỹnóvàotrongkíứccủamình.

Nụcườiấy,cảđờinàyanhsẽchẳngthểquên.

CHƯƠNG27HỘILÀNG

Khicảhaivềtớinhà,thímMơvẫncònđanglúihúiởngoàisângiếng.Linhcấttiếngnói:

-Chúăncơmluônbênnhàthờhọàthím?-Ừ.Mọingườitậptrungănrồichuyểnđồrasânbãiluôn.Cáccháucũng

sangđấyănluônđi.-Thôiạ,cháuởnhànấucơmthôi.Cácemđâuạ?-Haiđứanóđangởtrênnhàchơi,cháugọixem-ThímMơcười.-À,thímnày…-Linhcườirồiđilạigầnhỏi-Ruốclúcsángthímmuađã

làmgìchưaạ?-Ruốchả?Chưa,vẫnđểtrongnồiởtrongbếpấycháu.Thímbậnquánên

từsángđếngiờmớilọcđượcmộtlần,vẫnchưanấucho…ư…ư…-ThímMơvừađịnhnóithìđãbịLinhgiơtaybịtmiệnglại.

Rồisauđócônháymắtvớithímcủamình,khẽcườivàđứngdậy:-Thếđểcháulàmcho.Thímcóăncơmởnhàkhônghaycũngsangkia

luônạ?-Ừ,thímvớithằngNghĩasangđóănluôn-ThímMơnhưhiểuraýcủa

côcháugáithìcườixòa-Mấyđứaởnhànấucơmcũngđược,haylênchợmuathêmcáigìđi.

-Thôi,thếlàđượcrồithímạ!Thímcứđiđi.LinhnóirồiquaylạicườivớiMinhnhưkhôngcóchuyệngìxảyra,sau

đó cô cất caogiọnggọi hai cô emhọxuống.Ngay sauđó, hai côbé trạcmườiba,mườibốntuổichạyxuống, thấyMinhthìcảhai tòmònhìnmãi.

LinhchỉvàohaicôbénóivớiMinh:-ĐâylàNga,đâylàNgọc,emhọem.Mộtđứahọclớpbảy,mộtđứahọc

lớptám.Còngiớithiệuvớihaiđứa,đâylàanhMinhbạnchị,mớiởHàNộivề.

KhôngđợiMinhnóigì,Linhlạitiếp:-NgadẫnanhMinhracâykhếởcuốivườn,anhấycao,bảoanhấyhái

chochịmấytráikhếtovàonhé!CònNgọc,ravườnháirausốngchochị.Nhổxàlách,raumùi,raurăm,đàoítgừngnữa…

-Vâng-Cảhaiđứađềuđồngthanhdạran.SauđócôemtênNgọcchạyngayvàotrongbếpcầmramộtcáirổtrevà

điravườntrồngrausốngđằngtrước.CòncôchịlàNgathìsaumộtchútbốirốivớianhbạncaolớnđẹptraicủachịhọmìnhthìcũngkhôngnóikhôngrằngđingayvềphíavườnsau.

Minhquaylạinhìntheocôbé,rồilạinhìnLinhđầykhóhiểu.Linhcườinhưnắcnẻ:

-Congáimườibốntuổilàcũngbiếtethẹnrồi,cógìmàanhphảikinhngạc?Điđi,nhớháinhiềuvàođấy.

Minhkhẽ“ừ”sauđócũngđivềhướngmàcôbéNgavừađi.Linhvàotrongbếp,mangtheomộtcáinồiđậyvungkínmítvàmộtmiếngvảixôđirasângiếng.Vừamởvung ra, côđãvộinhănmũivìmộtmùi tanhvôcùngkinhkhủng.ThímMơthấyvậythìhỏi:

-Cháuđịnhlàmcáinàyđãibạnđấyà?-Vâng-Linhgậtđầu.-Haythôi,sợthằngbéđókhôngănđượcđâu-ThímMơáingại.-Khôngsaođâuạ!Lúcnãythímmànóirahếtcâuthìanhtamớikhông

dámănthật-Linhbậtcười.-Thìthímcũngtínhmuavềnấucholợnthậtmà.Dạonàyđangrẻ…Linhbắtđầubuộctấmvảixôlêntrênmiệngmộtcáithùngnhựanhỏ,sau

đócôđổcáichấtmàunâuđensềnsệtnhưbùnvàtanhtanhlênmặttấmvải,bắtđầulọclạichosạch.

Mộtlúcsau,khicôđãlàmxongxuôicôngviệcthìmớithấyMinhvàNgavề.TrêntayNgalàmộtrổlớnnhữngquảkhếchuaxanh,mặtcôbéthìnghệtra.Côbékhôngnghĩlàanhcaolớnđẹptrainàylạinghelờichịmìnhtớinỗi

háirấtnhiềukhếnhưvậy.-Thếnàyđủchưa?-Minhchỉvàorổkhếhỏi.Linhphìcườikhithấycảrổkhếtođùngđặtởgiữasân.-À,đủrồi,mónruốcnàycầnnhấtlàkhếchuađó-Linhgậtđầu.-Đâu,choanhxemnào?-Minhtiếnvào,địnhmởvungnồiraxem.-Khôngđược,emđãxaynhuyễnhếtrarồi,cógìmàxem.Vớilạithịtcá

voi rất tanh, chưanấu lên thì rấtkhóngửi -Linhđangbóchànhcũngvộivàngquaysangcảnanhlại.

-Ừ…-Minhgậtđầu,cũngkhôngýkiếngìthêm.Trong lúchaicôbéNgavàNgọcngồinhặt rausống thìLinh tháikhế,

đậphành,gừngvàtháiớtchovàotrongnồiruốc.Minhlữngthữngởtrongsân,hếtnhìntrờilạinhìnđất,nhìncây,cảmgiácchântayquámứcthừathãi.

Mộtlátsau,Linhtừtrongbếpbướcra,cườinóivớianh:-Anhvềcũngthậtđúnglúcđóchứ.-Xongrồihả?-Minhngạcnhiên.-Chưa-Linhlắcđầu-Cònđunlâulắm.-Mùivịcóvẻkhôngđượckhoáikhẩulắm-Minhhíthítvàihơi,nhận

xét.-Lúcănhãynói.-Màkhinãyemnóivềđúnglúclàsao?-À,thìđúnglúclàngemtổchứchộilàng.-Hộilàngà?Cógìhaykhông?-Có.Hộilàngemcứhainămtổchứcmộtlần,chínhlàmộtcuộcthivề

ẩmthực.-Ồ…-Làngem trướckia có rất nhiềuđầubếp có tiếng, từngphụcvụ trong

nhiềutriềuđạivuachúa.BảnthânôngnộiemcũnglàmộtđầubếprấtnổitiếngthờiPhápthuộcởHàNội-Linhgiảithích-Hộilàngkhôngbiếtcótừbaogiờ,nhưngnólàtruyềnthốngrồi.

-Emlàđầubếpnổitiếngthế,cònaiđọnổinữa.-Anhnhầmrồi.Sovớicácbậctiềnbốitronglàng,taynghềcủaemcòn

nonnớtlắm-Linhlắcđầu-Anhbiếtquêemnổitiếngnhấtlàgìkhông?-Làgì?

-Muốidưa.-Muốidưa?-Minhtrốmắtngạcnhiên.-Ừ…mùahèdưa cà,mùa thuđôngmuối cải, xuânvềmuốidưahành.

Mỗimùamỗimón,bathứdưanàychínhlàbathứdưaphổbiếnnhấtnhưngcũnglâuđờinhất.

-Nhưngsaoanhcóthấynổitiếngđâu?-Vìnghềtruyềnđờikhôngphảiđểbuônbán,màchủyếuđểthưởngthức

thôi.Khắpcácchợtronghuyệnđềucóngườicủalàngemtớibándưamuối,càmuối,khôngmộtnơinàocóthểcạnhtranhđược.Nhưngchotớinaythìcũngmaimột lắm rồi. Làng có nhiều người đi thoát ly, làm những nghềnghiệp khác. Công thức muối dưa tiêu chuẩn vẫn còn, nhưng càng có ítngườitheođuổicôngviệcnày.Haynóicáchkhác,ngườitakhôngcònmặnmàlắmvớinghềkinhdoanhtheothờivụlãi ítnày,nhất làkhikhôngcòncạnhtranhnổivớinhữngmặthàngdưamuốicôngnghiệp-Linhthởdàimộthơi.

-Thếhộilàngemlàhộithimuốidưaà?-Nhiềulắm,thigóibánhchưng,dưahành,góigiòvànấuchèbíđỏ.-SaoquaTếtrồicòngóibánhchưng?-Minhcaumàyhỏi.-LễhộiđểđónTếtNguyênTiêumà.-Linhcười.-Ravậy.Thếlàanhvềđúngdịpcóhộinàyhả?Chiềunayà?-Ừm…Chiềunaybắtđầu.Saukhigóibánhchưngvàgiòxong thì sẽ

đemluộc.Đêmnaylàđêmmọingườitụtậpbênnồibánhchưng,ăngiòvớixôi gấc.Ngàymai sẽ có hội thi cờ tướng, đánh cờ người và cuối cùng làchấmchungkhảo.

-Ồ,hay.Vậychiềunaydẫnanhđixem.Anhchưabaogiờxemlễhộigì,ngoàilễhộichọitrâuởHảiPhòng-Minhhứngthúgậtđầu.

-Đượcthôi,hyvọngkhônglàmanhchánlàđược.Nóixong,Linhlạiquayvàotrongbếpvớimónruốccávoicủamình.

CHƯƠNG28CAOLƯƠNGMỸVỊCHÍNHLÀĐÂY!

Bữatrưanhanhchóngđượcdọnra.Minhnhìnxuốngmâmcơmthấycóhaibátgìnhưbộtđỏau,mộtbátsánhnướcbốckhóinghingút,mộtbátthìkhôcong.Mộtđĩarausốngđểbêncạnh.Còncómộtđĩabánhchưngvàgiòcósẵntrongtủlạnhnữa.Linhcườichỉvàobátsánhnướcvànói:

-Đâylàruốccávoisốtcàchua,khếxanhvàớt,ănkèmrausống.Rồicôchỉtiếpsangbátkhô:-Đây là ruốc rang.Cáinàykhôngănhết có thểchovào lọđểăndần,

giốngnhư ruốc thịthaymuốivừngđấy.Anhăn thửđi,xem thếnào.NếungonthìemchovàolọđểanhmangvềHàNộiăn.

LinhlừmắtvềphíahaicôemđangkhúckhíchcườirồiđơmchoMinhmộtbátcơmđầygiụcanh.

-Ừ…-Minhcầmlấybátcơm,chốngchốngđũa,cũngchưabiếtphảiănnhưthếnàohaimónquáilạnày.

Dùsao thìsovới lúcở trênbếp,mùivịcủahaimónđúng làkhông tệ.Anhdùngđũagắpmộtchútruốcrang,cholênmiệngănthử,chỉ thấymộtcảmgiácmềmmại,vừachovàodườngnhưđangtandầnratrênđầulưỡi.Anhkhẽnhúnvairồilạigắptiếpmộtchútnữacholênmiệng.HaicôemhọcủaLinhvừanhìnanhđầykỳquáivừacốnhịncười.

-Anhcứănvãthếsẽbịkhátnướcmàchếtđấy-Linhnhắc,rồidùngthìaconxúcmộtchútrắclênbátcơmcủaanh.Bátcơmtrắnglậptứcbịphủmộtlớpđỏnhưbộtgạch.

Minhcườirồibắtđầuvàcơm.Cảmgiáclạmiệnglàmanhănnhưsóiđói,

càngăncàngcảmthấyngon,chẳngmấychốcđãhếtveomộtbát.-Ngonchứ?-Linhvừađơmbátcơmthứhaivừahỏi.-Ừ…-Ănthửmónsốtđi,chanvàobátrồiănkèmrausống…Haiđứakia,ăn

đi,nhìncáigì.Minhăntiếpbátthứhaivớimónruốcsốtcàchua.Lầnnàyăncònbịkinh

ngạchơnvìkhôngngờchỉvớimấychấtliệuđơngiảnthếkiamàlạicóthểlàmthànhmộtmónngonnhưthế.Vừacóvịchuagắtcủakhế,vịcaycủaớt,cóvịdịungọtngậybùicủaruốc,lạicómùithơmcủagừngvàraurăm.

Caolươngmỹvịchínhlàđây!DùđãănkhôngítmónănTa,Tây,nhưngkhôngcómónnàokhiếnMinh

thậtsựthíchthúvàrungđộngnhưmónănlạnày.Nóngonnhưvậy,tạisaolại không hề nổi tiếng? Nếu nó có trong thực đơn của nhà hàng PhươngĐông,chắcchắnnhiềungườicũngsẽphátđiênvìnónhưanhthôi.

ĐiềukhiếnanhthấykỳlạnhấtlàhaicôemcủaLinhlạikhônghềđộngđũatớimónnàymộtchútnào,trongmắtcòncósựngánngẩm,dườngnhưđãănmónnàyquánhiềutớimứcbâygiờnhìncũngđủchánrồi.

Nơinàycóthểănuốngxaxỉnhưvậysao?VậymàLinhvàNhậtLệluônmiệngnóilàquênghèo?Minhthầmtựnhủ.

Bữatrưahômấy,mộtmìnhMinhănhếtnămbátcơmrướinướcruốcsốtcàchua,vétsạchsẽbátnướcsốtcũngnhưđĩarausốngởtrênmâmkhiếnLinh,vốnvẫnchămlotừngbữacơmchoanhkhiởHàNộicũngphảikinhngạc.

Anhchàngnàycósứcănđángsợthật!Nghỉtrưamộtlúc,đầugiờchiều,LinhdẫnMinhđibộvềphíasânbãitổ

chứchộilàng.Lúcnàytiếngtrốnghộiđãbắtđầudồndậpnhưgọimọingườihãynhanhnhanhchânmàtới.Linhcũngkhôngvộivãmàvẫnchầmchậmđinhưtảnbộ.Haibênđườngđãcắmđầynhữngcâycờlớn.

-Này…-Minhgọi.-Saoanh?-Nóithậtđi?Mónhồitrưaanhănlàmóngìvậy?Nóngonnhưthế,tại

saoanhchưabaogiờnghethấy?Linhnhìnanhcười:

-Đồngốc.Bộanhtừngnghengườitaxẻthịtcávoilàmruốcrồisao?-Vậyrốtcụcnólàmóngì?-Minhngẩnrahỏilại.-Ruốc-Linhhờhữngđáp.-Ruốcgìmớiđượcchứ?Cámập,cásấuhayngựavằn,têgiác?-Ruốc.Tênconấylàconruốc.-Hả?Thậthả?-Ừm…Ởbiểncũngcómộtcongọi làcon ruốc,nhưngkhácconruốc

này.Nhữngthứmàuđỏnhìnnhưbộtxayấychínhlàconruốc.Nórấtnhỏ,nhỏ tớimứckhómànhìn thấybằngmắt thường, thường sốngởvùngcửasôngnướclợ,xuấthiệnvàomùađông-Linhgiảithích-Vìnóquánhỏnêntrongquátrìnhvớtlênsẽlẫnrấtnhiềubùnđấtphùsavàrác,nênthườngmộtcânruốc,khilọcsạchchỉcòntầmnămđếnsáulạngmàthôi.

Linhnhìn sang, thấyMinhkhôngnóigì,dườngnhưđangcốgắng tiêuhóanhữnggìcôvừanóithìlạicườitiếp:

-Khichưachếbiến,mùicủanórấttanh.Chínhnhờcókhế,gừng,ớtmàmùitanhbịátđi.Cònruốcrang,làdoemđunkỹquanhiềulần,lạichogừngvàláchanh,rangkhôkiệtnướcnênmớikhửđượchếtvịtanh.

-Nghegiốngconrươinhỉ?-Minhchợtnói.Linhcườihỏi:-Anhthấyconrươibaogiờchưa?-TrướcđâyngheanhĐạinóivềnónêntòmò,saukhinhìnthấythìsợ

quánênnhớmãi,tớigiờcũngkhôngdámăn-Minhgãigãiđầu.-Thựcra,cùngxuấthiệnởvùngnướclợ,cùngxuấthiệnvàonhữngthời

điểmđặcbiệt,nhưngrươivàruốckhácnhaumộttrờimộtvực.Rươilàmónănđượccoilàquý,hiếm,lạirấtđượcưachuộngvớinhữngngườiyêumónănViệt.Cònmónruốcnày,anhcóbiếtnócómộttênkhácnữalàgìkhông?

-Làgìvậy?-Mónăncủangườinghèo-Linhcườivàchợtbồihồinhớlạinhữngkỉ

niệmcũ.-Thậtsao?-Ừ,vìnótanhtưởi,cũngchẳngquábổbéo.Cảtuổithơcủaemởvùng

quênàyđềugắnbóvớimónấy.Mẹthườngdỗdànhemlàruốccávoi.Ănnhiềutớinỗiphátngán,cứngửithấymùilàđãkhôngmuốnăncơmrồi.Vậy

màđếnkhixaquêthìchỉthèmnó,chỉnhớnó,cũngchẳngcómàăn.Đirồimới biết, nó đã trở thànhmột phần kỉ niệmvô cùng đáng quý trong lòngmình.Ởquêembâygiờ,córuốcngườitacũngchẳngthèmăn,khágiảrồimà,cònmấyainhớtớimónănngọtmiệngmàđắnglòngnàyđâu.

-Anhthấynórấtngon-Minhnóimộtcâunhưanủi.-Tấtnhiên làngonrồi -Linhnhoẻnmiệngcười-Nếukhôngngonsao

emdámmờianhăn.Hìhì,sắptớisânbãirồi,đinhanhlênanh.Linhnóirồisauđórảobướcnhanhhơn.Minhđitheo,ngắmcôtừphía

sau.Nghenhữnglờikểđầychuaxótcủacô,bâygiờanhcũngcảmthấycônóiđúng.

Quảđúnglàmộtmónănngọtmiệngđắnglòng.

CHƯƠNG29CHẠYTRỐN

Mànđêmđãbuôngxuống.Đêmxuânlànhlạnh,sươngđãgiăngkhắpmiềnquê.Trốnghộiđãngừng

đểmọingườichìmvàogiấcngủ.Sânbãibanngàyđôngvuilàthế,giờcũngchỉcònlácđácítngười.Tiếngtròchuyệnvềnămmới,mùamàngmớicủanhữngngười đànông lớn tuổi, tiếng cười rúc rích củanamnữ thanhniêntronglàng,tiếngcủilửacháylépbép,tiếngthởphậpphồngcủathờigian.

Minhngồi trướcnồibánhchưng lớn,mắtnhìn chòngchọcvàocủi lửacháyrừngrựcphíadưới,khẽcười.Hômnaylàlầnđầutiênanhđượcchứngkiếncảnhgóibánhchưng,lầnđầutiênđượcngồitrôngmộtnồibánhchưngthậtsự,vàcũnglàlầnđầutiênanhbiếtthếnàolàgóibánh.ChiếcbánhđầutiênmàMinhgóiđượcnhìnvôcùngthảmhại,nếukhôngnói làkhônghềgiốngmột cái bánh chưng chút nào.Khôngnhữngnó xiêu vẹo, khônghềvuôngvắnmàcònọpẹp,nhưLinhnói,làthiếuđisựvữngchãi,chắcchắncủamặtđất.SauđóLinhvẫnđểnólại,nhờcáccụtronghọchocùngvàovớinồibánhđangluộctrướcmặtkia.

Nhưngrồikhinghĩtớingàymai, tâmtrạngMinhlạichùngxuống.Nếucómột điều ước, có lẽ anh sẽ ước thời gian đêm nay dừng lại, ngàymaikhôngbaogiờđến,vàanhsẽởbênLinhmãimãi.CàngtiếpxúcvớiLinh,anhcàngthấyLinhđẹp,khôngphảilàvẻđẹpbềngoài,màlàmộttâmhồnthuầnkhiết,lươngthiệnvàđầyhòaái.Lờiyêunóiralúcnàycólẽđãmuộnrồi...

-Saoanh lạingồi thừngườiraởngoàinày thế?-TiếngLinhvang lên

bêntai,sauđócôngồixuốngcạnhanh.-Mọingườiđangđánhcờ,anhkhôngbiếtchơinênrađâyngồitrôngnồi

bánh.Tưởngemvềnhàngủrồi.-Không,emvềlấycáinày-Linhcườirồichìaramấybắpngôsống.Nóirồicôdùngmấycáixiênbằngtređãvótnhọnmộtđầu,xiênquabắp

ngôvàbắtđầuhơlênbếplửa.Minhcũngnhặtlênmộtbắpngôvàlàmtheoyhệtnhữnggìcôvừalàm.Linhquaysangthấyanhcườithìcũngcườirồiquayvàonhìnbếplửađỏrựctrướcmặt.

-Saoemcười?-Minhchợthỏi.-Vậysaoanhcười?-Từkhibiếtem,córấtnhiềuviệcanhlàmlàlầnđầutiên.BếpcủirựchồngchiếulênkhuônmặttuấntúcủaMinh,từngđườngnét

nhưtrởnênrõrànghơn:sốngmũicao,đôimắtsángmộtcáchyêudị,cánhmôimỏng,vầngtránkiêukỳ.Trongbaanhem,nếunhưĐạicóvẻquyếnrũnamtínhnhất,LâmdịudàngnhấtthìMinhcóvẻđẹplạnhlùngnhưngtrongsángnhất.Dùngồingaybêncạnhnhưnganhluônkhiếnchongườitacảmgiácxaxôivờivợi,mộtthứvẻđẹpkhócóthểtiếpcậnđược.

-Lầnđầutiênanhcảmthấykhôngghétănthịtlợnvàănhành.Lầnđầutiênanhchởmộtcôgáisauxemình.Lầnđầutiênanhđuaxekhôngphảivìđammê.Hômnaycũnglàlầnđầutiênanhgóibánhchưng,nướngngô.Lầnđầu tiên trong đầu anh không còn nghĩ tới những cuộc vui thâu đêm suốtsángtrongnhữngquánbar.Lầnđầutiênanhphóngxegầntrămkilometchỉđểtìmgặpmộtcôgái.Và...

-Sao?-ThấyMinhdừnglạikhôngnóinữa,Linhquaysanghỏitiếp.Minhnhìncô,quaánhlửa,đôimắtcủacôcànglonglanhhơn,phảikiềm

chế lắmanhmớikhông thốt ra câucuối cùng: “Lầnđầu tiênanhbiếtyêumộtngườicongái”.

-Khôngcógì...-Minhlắcđầu-Cònem?Vìsaoemcười?-Vìhiếmkhiemthấyanhcườilắm.Anhcườirấtđẹpmà.-Anhítcườilắmhả?-Ừm...Chỉcónhữnglúcchơivớibọntrẻanhmớichịucườimộtchút.-Từkhicònnhỏ,anhđãlìlợmnhưthế.Trênanhlàhaiônganh,anhcả

làmộttượngđàicaosừngsững,cáigìcũnggiỏi,họcgiỏi,đánhnhaugiỏi,

tángáicũnggiỏi.Anhthứhaithìháthay,đượcđibiểudiễnởphường,rồiquận,rồithànhphố...Anhhaybịđemrasosánhvớihaianhlắm.Thếnên,lúcnàobản thânanhcũngcăng thẳng,căng thẳng tớimứckhông thểcườinổi.Nhưngbâygiờ...

MinhquaysangnhìnLinh,ngậpngừngmộtchútrồilạitiếp:-Anhnghĩanhsẽlàmộtngườiđànôngtốt,mộtngườichồng,ngườicha

tốthơnhọ...-Ừ...-Linhnhìnanhgậtđầu,đưataytẽravàihạtngôănthửsauđónói-

Ngôchínrồinày,anhăntrướcđi.-Emănđi,anhnghĩanhkhônglàmcáinàytệnhưgóibánhchưngđâu-

Minhlắcđầuvàthửbắpngômàmìnhđangnướng.Linhcũngvươn tay thửmộthạtngô trênbắpanhvừanướngvàgậtgù

khenmộtcâu.-Emcónhớlầnđầutiênchúngtagặpnhaukhông?-À... Tất nhiên rồi.Một anh chàng nhìn như siêumẫu dừng xe trước

cổng,sauđóanhtatrèoquacổngvàonhà,khôngthèmnhìncôgáigiúpviệcđangngẩnngơlấymộtlần.

-Anhcónhìnemmà.-Đólàliếc,khôngphảinhìn-Linhcãilại.-Ừ,thìcũnglàđãnhìnrồi.Cònem,quêmùa,nhếchnhác,dađen,lông

màysâu róm, tóc taixơxác...Emcũngkhéongụy trangđấychứnhỉ?Màkhuyarồi,saoemcònchưavềngủđi?Congáithứckhuyanhiềukhôngtốtđâu.

-Emcònđangchờ-LinhnhìnchòngchọcvàoMinhvàbuôngmộtcâu.-Chờgì?-Chờanhnóirachuyệncủaanh.-Chuyệncủaanh?Anhthìcóchuyệngìchứ?-Minhvờngạcnhiênhỏi

lại.-Thậtlàkhôngcósao?-Thật.-Khôngsao,emcóthểchờ...-Linhcườinhẹtênhrồilạiquayvềvớibắp

ngôcủamình.Minhthấycôimlặngkhôngnóinữathìcũngquayvềvớibắpngôtrên

taymình.Nhưnggặmđượcvàimiếng, chỉ thấymiệngnhạt thếch, anh lạingừng lại suy nghĩ. Cuối cùng, anh ngẩng đầu đưa đôimắt đẹp nhìn vàođốnglửabậpbùngtrướcmắt.

-Nếuanhlàmmộtchuyệngìđórấttồitệ,thìemcóghétbỏanhkhông?-Cònxemtâmđịaanhxấuxathếnàođã.Thếnào?Anhđãgâyrachuyện

độngtrờigìvậy?NhìnvàođôimắtthảnnhiêncủaLinh,Minhhơirunlên.Mọicốgắngđè

nénsựsợhãitừđêmquatớigiờlúcnàyhoàntoànvônghĩa,Minhcốgắngđểgiọngnóikhôngtrởnênhoangmang:

-Bọnanhđãđánhnhau...-Ai?Anhvớiai?-Linhnhìnchòngchọcvàoanhchờđợi.-Bọncùngtổđuavớianhvàbọncùngtổđuavới thằngđãbắtcócem

hômtrước.-Cáigì?-Linhsữngsờ.-Khôngcầnbậntâm,khôngliênquangìtớiemđâu-Minhgượngcười-

Haibênngứamắtvớinhautừlâurồi,sựviệclầntrướccũngchỉlàgiọtnướctrànlymàthôi.

-Rồisao?Nếuchỉđánhnhaubìnhthườngthìanhđãkhôngthếnày,đúngkhông?

-Ừ...đãcóngườichết-Minhthởhắtramộthơi,cuốicùngcũngthốtrađiềukhiếnanhrunsợtừđêmhômqua.

-Sao?-Linhngâyranhìnanh-Khôngphảianh...-Ừ,khôngphảianh-Minhlắcđầuphủnhậnngay-Nhưnglàkẻtrong

nhómanhđãlàmđốiphươngmấtmạngvàtấtcảbọnanhđềucóliênquan.Minhdầndầnnhớ lạikhungcảnhhỗn loạnvàđầykinhhoàng tốiqua.

Khôngphảilầnđầutiênthamgiađánhnhau,cũngkhôngphảilầnđầutiênthấyđổmáu,nhưnghìnhảnhcủangàyhômquađãhằnsâuvàotrongtâmtríMinh tớinỗi, chỉ cầnnhắmmắt là anhcó thểmường tượng rakhuônmặtméomóvàkinhhoàngcủangườibỏmạng.

Khôngbiếtlàaiđãlấysúngra.Sautiếngnổ,Minhcũngcúingườixuốngtheobảnnăng.Vàkhingẩngđầulên,đãcóngườinằmxuống,máutừđầuchảyxuốngmặtđườnglênhláng.Chođếntậnlúcấy,Minhmớinhậnrabảnthânmìnhđãdấnsâuvàotộiácđếnchừngnào.Nhưngânhậncũngkhông

thểcứungườiđangnằmsóngsoàidướikiasốnglạiđược.LầnđầutiênMinhrunrẩykhithấymáu.Không biết ai là người đầu tiên, nhưngMinh cũng hòa vào đám đông

nhốn nháo, bỏ lại tất cả vũ khí nóng, lạnhmà bỏ chạy.Chỉ vài phút sau,tiếngcòicấpcứuhòalẫnvớitiếngcòicảnhsátrúlêninhỏi,đánhthứcnửathànhphốdậygiữađêmkhuya.

Minhsợhãivàhoảngloạn,cứthếchạyxe,cốchạyvềnơicàngxatiếngcòicủacảnhsátcàngtốt.Chođếnkhikhôngcònnghethấynhữngâmthanhđầyámảnhấynữa,anhmớidừng lại,dựngxe,gụcxuốngvenđườngmàthở.Cảngườianhrunlênbầnbậtkhinghĩlạicảnhmáumekinhkhủngấy,rồicảnhnhàtù,cảnhmìnhđứnggiữatòaántrongbộđồcủatùnhân.Anhcứthếtựavàomộtbênxemànghĩngợi.Đếngầnsángthìđiệnthoạitrongtúianhrunglênầmĩ,lúcđóMinhmớisựctỉnhlại,runruncầmđiệnthoạilên.Làsốđiệnthoạibànởnhà.Minhđoáncólẽcônganđãtìmtớinhàrồi.Anhbấmtừchối,sauđóvộivàngtắtđiệnthoạiđi.

Đútđiệnthoạitrởlạivàotrongtúi,lúcnàyanhmớikhónhọcđứngdậy,suynghĩxemmìnhphảilàmgì.Việcanhnghĩtớiđầutiênlàđitrốn.Trốnđiđâuđây?Đếnmộtnơixaxôihẻolánh,cáchxathànhphốchăng?Nhưngrồikhinghĩtớibốmẹ,tớigiađình,anhlạitựhỏinếunhưvậythìbốmẹsẽthếnào?Bốmẹcóbịảnhhưởnggìkhông?Nếuanhchạytrốn,chẳngphảianhsẽlàkẻhènnháthaysao?Bốđãtừngdạyanh,làmđànôngphảidámlàmdámchịu,rắcrốicủamìnhthìphảitựmìnhgiảiquyết.Ngàyđóbốdạydỗanh,khôngbiếtôngcónghĩtớirằngđứacontraimàônghằngtintưởngchỉnhớlạilờicủamìnhkhiđãgâyrachuyệnđộngtrờinày?!

Minhcắmchìakhóavàoổ,bàntayanhvẫnrunrẩykhôngngừng,nhưngtrong lònganhquyết tâmsẽquayvềđốimặtvói tấtcả.RồiđộtnhiênanhnhớtớiLinh.Phải,ngàynàoanhcũngnhớtớicôvàchưabaogiờanhnhớcônhiềunhưlúcnày.Anhlụctìmtrongvítờgiấyghiđịachỉnhàunhĩmàcôđểlạichoanhngàytrước.ThếlàMinhnổmáy,kiênquyếtvềngôilàngnàytìmcô.

Dùlàlầncuối,anhcũngmuốnđượcnhìnthấyLinh.MộtcáisiếttayấmápkéoMinhvềvớithựctại.Bàntayrunrẩycủaanh

đangđượcbàntaynhỏnhắncủaLinhnắmlấy.Linhnhìnanh,nóinhưanủi:

-Khôngaimuốnthếcả.Anhkhôngcầntựtráchmìnhnữa.Anhcóthểdũngcảmđốimặtvớichuyệnnày,đólàviệctốt.

-Emkhôngkhinhghétanhsao?-Nếuanhcứthếnàychạytrốn,saunàygặplại,nhấtđịnhemsẽkhinh

ghétanh.Linhrụttaylại,cườidịudàng.Trongđầucôkhônghiểusaolúcnàylại

hiệnlênhìnhảnhcủaĐại,côthấtthầntrongchốclátrồichợthạthanhâm,nóinhưthìthầm:

-Đànông,cầmlênđượccũngphảibỏxuốngđược...-Đừnglo,trờisánganhsẽvềlạiHàNội,sẽđiđầuthú.Vìsợsaunàysẽ

khôngđượcgặpemnữanênanhmớivềđây-Minhđộtngộtcầmtaycô,siếtlấy.

Bàntaynhỏnày,anhmongmuốnđượcnắmlấycảđời.Linhrụttaylại,đôimácôlúcnàyđãửnghồnglên,khôngbiếtdolửađỏ

haydohànhđộnggiốngnhưtỏtìnhnàycủaMinh.-Anhthậtngốc,tạisaolạiquayvềtìmemlàmgì?-Linhlắcđầu.-Khitayanhnhúngchàm,thìanhbiếtanhkhôngcònxứngđángởbên

em nữa.Anh chỉmuốnmột lần thẳng thắn đốimặt với tình cảm của bảnthân,đểsaunàykhônghốitiếcmàthôi.

-Emkhôngtốtvàđơngiảnnhưanhnghĩđâu.Emlàngườithamvọng,thamvọngđổiđời,thamvọngtrảthù,thamvọnglấylạinhữnggìđãmấtđi.Emđãmột lầnbịchuyệntìnhcảmche lấpđinhữngthamvọngđó,nhưngbâygiờthìkhông...Đốivớiem,đólàtâmnguyệnlớnnhấtcuộcđờinày.Khigiànhlạiđượctấtcả,emsẽđểlại tàisảnđóchoNhưÝ,sauđóemsẽlênchùa,ngàyngàycầukinhniệmPhật,thắphươngchobốmẹvàchịLệ...

-Đừngdạidộtnhưthếchứ.-Ấy,nướccạnrồi,emphảiđi lấynướcđổthêmvàođã-Linhvộikêu

lên,cốtìnhchuyểnchủđềmàhaingườiđangnói.-Thôiđểanhlàmcho.Emvềnhàngủđi.-Anhcũngvềluônchứ?-Thôi,anhởđâyvớicácanhấycũngđược-Minhlắcđầu-Yêntâm,lúc

nàoanhvềanhsẽgọiem.-Ừm,vậycũngđược-Linhmímmôigậtđầu.

-Thếaiđưaemvề?Muộnvậyvềmộtmìnhnguyhiểmlắm.-Emđicùngmấycôbạnnữamà,đừnglo-Linhcườinhưcốnénđimột

cáithởdài-Ngủngonnhé!Minhgậtđầunhìn theokhicô rờiđi.Anhcốkhắcghibóngdáng thân

thươngđóvàotrínhớ.Đếnbaogiờmớigặplạiemđây?

CHƯƠNG30TRÁIĐẤT,MẶTTRỜIVÀMẶTTRĂNG

Linhvềnhànhưngcũngkhôngngủđượcngay.CôcứtrằntrọckhinghĩtớiMinh.KhôngphảicôkhônghiểutìnhcảmcủaMinh,nhưngbảnthâncôvốnkhôngthểtiếpnhậnđượcnó.Dùđãcốgắnggạtđi,nhưngcôvẫnkhôngthểnàoquênđiđượchìnhảnhngườiđànôngcólúcdịudàng,trầmlắng,đôilúclạnhlùng,tànnhẫnkia.Banđầu,cônhắcmìnhkhôngđượcquênanh,vìanhlàngườiđãgâyđaukhổchochịgáicô,đãlàmchochịgáicôphảichếttrongtủihờn,đaukhổ.Rồikhinhớtớianhnhiềuhơn,côcũngtựanủimình,vìanhlàbốcủaNhưÝ,củađứacháubébỏngtộinghiệpmàcôđãnuôinấngnângniutừkhinóđỏhỏntrêntaycô.Nhưngcuốicùng,cônhậnra,cônhớanhchẳngvìaicả,cônhớanhvìtráitimcôđãcóanhtừlâulắmrồi.

Bênngoàivẻđẹpkhiếnngườitaphảisimê,ngâydạilàmộttâmhồngaigóc, lạnhnhạt,một trái timluônkhépcánhcửacuốicùngđivàonơichứađựngnhững tâm tư tìnhcảm thầmkínnhất.Người tanói,ngườihaycườinhất chính là người che giấu được nhiều đau thương nhất, có lẽ điều nàyđúngvớiĐại.Đãbaolầncôlénnhìnanhtrầmlặngbênlycàphênghingútkhói,vàcôluôntựhỏi,ngườiđànôngnàytạisaolạicôđộcđếnthế?Vẻcôđộcđókhiếnchocômuốnchạytớiômấpanh,xoadịutráitimanh,hòatananhvàomình.Đằngsauđôimắtbiếtcười,đằngsaunụcườiquyếnrũkhiếnngườitaphảiđiêncuồngđólàcảmộtvùngtrờibíẩn,chỉlàanhđãquákhéoléođểngườitakhôngnhìnthấymàthôi.

Nếukhôngthườngxuyênởgầnanh,thườngxuyênnhìntrộmanh,cólẽcôcũngchẳngnhậnrađượcđiềuđó.

Tuyết chính là bằng chứng hùng hồn nhất để khẳng định bản chất conngườiĐại.Khônggìnhạycảm,cươngtrựcvàthẳngthắnbằngcáchmộtconchóđốiđãivớichủnhâncủamình,nhất làkhiTuyếtcònmanggiốngnòicủaloàichóvốnchỉtrungthànhvớimộtngườichủduynhất.NếuĐạilàmộtngườiđànônghờihợtvềmặttìnhcảm,cólẽTuyếtsẽchẳngbaogiờthừanhậnanh.

Đạinhưmộtthỏinamchâm,sẽhútchặtnhữngngườixungquanhlạigầnanh.ChịLệcũngvậy.Cônhàvănkiacũngthế.Vàcònnhiềucôgáikhácnữa.Chínhbảnthâncôcũngkhôngthểthoátkhỏilựchấpdẫnđó,côcòncólýdođểoánhậnanhđãmêhoặcchịgáimìnhhaysao?ChịLệchọnlựatớilàmchoanh,chọnlựasốngởgầnanh,chọnlựahysinhmạngsốngcủamìnhđểsinhNhưÝra,tấtcảđềulàtựnguyện.ĐóvốnkhôngphảilỗicủaĐại.

Tốihômấy,khianhômcô,hôncôđiêncuồng,khiếncôngâyngấttrongvòngtayanh,ngâyngấtvớivịrượuhòavớimùithuốclácònchưakịptan,côbiết,bảnthânmìnhđãkhôngthểtrốntránhđượctìnhcảmcủamìnhnữarồi.Dù cho sáng hôm sau, khi ra khỏi cơn say,Đại đã không còn nhớ gìchuyệncủađêmhômtrước,nhưngcôthìkhôngsay,vàcôvẫnnhớnhưin,nhớcảhơithởnónghổicủaanhkhithìthầmvàotaicô,nhớcảnhịptimdồndậpcủaanh.Côđãgầnanhđến thế!Nhưngrồimộtcơnghenbấtchợtđãkhiếncôđẩyanhrathậtxamình.

Anhnóiyêucôthìđãsao?Dùsaocũngchỉlàlờitrongcơnsay.Dùsaothìsauđóanhcũngđãquên.

Vàquantrọngnhất,dùsaođinữa,côcũngkhôngphảicôgáiduynhấtđượcnhậnlờitántỉnhyêuđươngmùimẫnđó.

Vàcôyêuanhthìđãsao?Côvẫnphảiđiconđườngmàcôđãchọn.Côvẫnphảisốngđểđòilạitấtcảnhữnggìđãmất.Côvẫnphảinhìnnhậnanhnhưnhìnnhậnmộtngườimàchịgáicôđãyêu,làbốcủacháugáicô.Anhlàanhrểcô.

TừkhiNhưÝrađờithìmốiquanhệđógiữaanhvàcôđãvôtìnhđượcthiếtlậprồi.Côkhôngđủdũngcảmvàcũngkhôngnghĩmìnhđủtựtinđểbướcquasựràngbuộcđó.

Mãimãi,côchỉcóthểlặnglẽyêuanh,đứngtừxamàyêuanhthôi.Nghĩtớiđây,Linhđặttaylênmiệng,nơivịhônngàyấydườngnhưvẫn

vángvấttronggiấcngủhằngđêmcủacô.NóhoàntoànkhácvớinhữnggìgiữacôvàCườngtrướcđây.Cườngluônchocôcảmgiácantoàn,đầyđủ.CònĐại,dùrấtgần,nhưngvẫnchocôcảmgiácxavờivợi,cảmgiáckhôngbaogiờchạmtớiđược.

Phàmlànhữngcáigìkhóđạtđượcthìdườngnhưngườitalạicàngđiêncuồngmuốnđuổitheonó,kểcảtìnhyêucũngvậymàthôi.

Mộtđêmmiênmantrongsuynghĩ,đếngầnsángLinhmớimỏimệtthiếpđi.Đếnkhicôtỉnhlạithìđãtámgiờsáng,Minhđãrờiđirồi.ThímMơnóianhtrởvề,thấycôcònngủsaynênkhônggọidậy,chỉđểlạimộtláthưngắnvàcứthếchàochúthímrồirađi.

“AnhvềHàNộiđây.Hyvọng sẽ sớmđượcgặp lại em.Dù thếnàođichăngnữa,hãyluôntươicườinhé.Tronglònganh,emmãilàmộtđóahoarạngngờinhất.Yêntâm,chuyệnvềNhưÝvàchịNhậtLệanhsẽgiữkín.Tạmbiệtem,ngườianhyêuthươngnhất”.

Linh thẫn thờcảngườikhiđọc lá thưmàMinhđể lại.Cô tự tráchbảnthânđãquávô tâmvớianh,đếnnỗi anhđimàcũngkhôngchàoanhmộttiếng.Minhđã lặn lộivềđây,đãchạy trốnnguyênmộtngày,chỉđểđượcgặp cô, vậymà cô lạimất ngủ cảđêmchỉ vì nghĩ tớimột người đànôngkhác,mộtngườimàcôkhôngbaogiờchạmtớiđược.

Đếngầntrưa,saukhiđãđấutranhtưtưởngcảtrămvạnlần,cuốicùngcômớidũngcảmlấyđiện thoại ravàbấmgọiđimộtsốđiện thoạimàcôđãthuộc làu trongđầu từ lâu.Đó làsốđiện thoạicủangườiđànôngmàmỗingàycôđềugọi,lấycớbàNguyệtbảo,chỉđểhỏianhcóăncơmtốiởnhàkhông,tốinayanhmuốnăngì?

-Alô…–Đáplạicôlàgiọngnóiđầymỏimệt.TiếngđápthờơvàlạnhnhạtkhiếnchotimLinhnảylênmộtnhịp.-Aivậy?–Đạilạihỏitiếp.-EmLinhđâyanh–Côhítvàomộthơithậtsâu.-Linh?–Đạingạcnhiên,vànhưnhớra,anhlạinóitiếp–À,ừ,chàoem.

Thếnào,ănTếtvuichứ?-Vâng.AnhMinhđãvềtớinhàchưaanh?-Minh?Nóđitìmemsao?–Đạigiậtmìnhhỏi.-Vâng,sángnayanhấyđãquayvềHàNộirồi,anhấynóisẽrađầuthú–

LinhnóivàsauđókểlạichuyệnMinhvềđâytìmcôtừhômqua.-Vậylàemcũngbiếtchuyệnrồià?-Vâng.-Đượcrồi,khôngcầnlolắng.Anhđãgiảiquyếtổnthỏarồi.Hyvọngđây

là bài học xươngmáu để nó nhớ, cả đời này không tái phạm nữa – Đạinghiêmkhắcnói–Nhưngsaonóvềđấymàemkhôngbáochoanhsớm?

-Trướckhiđianhấymóinóichoemchuyệnnày–Linhấpúng.-Ravậy.-Anhấyliệucóbịnặngkhônganh?-Nếuthẳngthắnrathìsẽvàinămchứkhôngít.Nhưnganhvàbốanhđã

thuxếpổnthỏarồi.-Nghĩalàsaoanh?–Linhngạcnhiênhỏilại.-Chuyệnnàycũngrắcrối,khôngnênnóirathìhơn.Nóthuộcvềmộtmặt

kháccủaxãhộithôimà.-À,emhiểurồi.Chắcanhấycũngsắpvềtớinhàrồiđấyạ!-Ừ,dùsaocũngcảmơnemđãbáochoanh.-Emsợhaibácvàanhlolắng.-Mẹanhphátốmvìnó.-Bácgáikhôngsaochứạ?-Ừ,chắcsẽnhanhkhỏelạithôi.Cònemthếnào,dạonàykhỏekhông?-Emkhỏe.BéNhưÝngoanchứanh?-Ừ.Mấyhômnaybànộiốm,côgiúpviệccuốituầnmớilênnênconbé

quấykhócsuốt.ChịgáianhthìđưacuTinvềbênôngbànộirồi.-Ôi…–Linhvừanóitớiđâythìchợtnghevanglêntrongđiệnthoạicó

tiếngkhóccủatrẻcon.-Khôngsaođâuem.Thếnhé!NếulênHàNộithìgọichoanh.Linhchưakịpđáplạithìđầumáybênkiađãtắtrồi.Côthởdàimộttiếng

khinghĩtớiđứacháubébỏngcủamình.KhôngbiếtĐạisẽchămsócnónhưthếnào trongkhi anh chẳngcó chútkinhnghiệmnào cả?Có lẽ anhđangchậtvậtlắm?ĐộtnhiênLinhlạicóýnghĩmuốnquaylạingôinhàtườngrêuxanhxámấyđểlàmmộtcôgáigiúpviệcquêmùa,đểđượchàngngàychămbẵmđứacháuthânyêu,vàmỗingàycũngđượcnhìn thấyhìnhbóngquenthuộccủangườiđànôngcôthầmthươngnhớấy.

Nhưngcôbiếtđiềuđósẽchẳngbaogiờthànhhiệnthực.Giữahaingườikhôngchỉlàmộtkhoảngcáchvôbờbếndohaichữanhrể–emvợtạora,màcònlàmộtngườiđànôngkhác.Cường–ngườiđànôngcũngbiếtyêuđiêndại,khôngngầnngạighentuôngvàsẵnsàngđạpđổmọichướngngạiđểgiữlấycô,dùlàngườibạnthânnhấtcủamình.Cólẽ,côsẽphảidầndầngiúpCườnghiểu ra,đoạn tìnhyêuđẹpcủahaingườiđãchấmdứt rồi.Côkhônghốihậnvìtừngyêuanh,nhưngcôcũngkhônghốihậnkhirờixaanh,và lúcnàycàngkhônghốihậnvìđãquênanhđểyêumộtngườiđànôngkhác.

Dùsao,tráitimsinhravốnchỉđểđậpvìngườikhácmàthôi!DùCườngcótốtvớicôtớiđâu,thìanhcũngđangởtrongmộtngăntrái

timđãkhéplạicủacô.Dùkhixaanh,côtứcgiậnvàđauđớn,nhưngrồimọithứcũngđãđượcxoadịu.Côkhông tráchanh,cũngkhôngnghingờ tìnhcảmcủaanh,nhưngcũngkhôngcốníugiữđoạntìnhcảmcànglúccàngphainhạtđó.DùCườngcótốttớiđâuthìanhcũngsẽkhôngthểgiúpcôtrảthùvàlấylạinhữnggìđãmất,kểcảkhianhlàmđượcđiềuđó,côcũngkhôngmuốnanhphảivìmìnhmàđánhđổinhiềunhưthế.Trongtìnhyêu,anhvẫnchỉnhưmộtđứatrẻ,mùquángvàkhờkhạo,sẵnsàngnổiđiênvàđánhđổimọithứđểcứuvãnnó.ĐiềunàyhoàntoànkhácvớiĐại.Đạitỉnhtáotrongtìnhcảm,khôngbaogiờđểnóchiếmhữuhay lấnátmình,vàcàngkhôngbaogiờđểnóchiphốibảnthân.

Haingườiđànôngởhaitháicựchoàntoànkhácnhau,nhưMặtTrờivớiMặtTrăng.ĐạinhưMặtTrờinồngcháy,mãnh liệtvà rực rỡ.CườngnhưMặtTrăngdịunhẹ,bảnglảngmànhuhòa.Mộtthứánhsángchóilòa,khiếnngườitaphảiđiênlênvìnóngbỏng;thứánhsángcònlạithìbàngbạc,mượtmà,khiếnngườicócảmgiácmuốnômlấymàvuốtve.

BảnthânLinhlúcnàygiốngnhưTráiĐất.TráiĐấtmãiquayquanhMặtTrời.CònMặtTrăngthìkhôngngừngxoayquanh,ấpômTráiĐất.

Áitìnhchẳngkhácgìvòngxoaycủatạohóa,bấtbiến,trườngtồn.

CHƯƠNG31ẨMTHỰCĐẠOQUÁN

Linhbiết cuối cùng cô vẫn sẽ phải quay lạiHàNội.Cô cũngnhưbaongười,chẳngởcảđờimàvẫnsimênhưphảilòngthànhphốấytựbaogiờ.Cô yêu cái bụi bặm nhếch nhác của Hà Nội lúc chiều tà nơi những conthuyềnchìmnổitrênmộtgócsôngHồng.Côyêucáithanhkhiết,tinhtươmcủaHàNộilúcsớmmainơinhữnggiọtsươnglăndàitrênméplá.Côyêucảnhữngphầnđẹpnhấtvànhữngphầnméomó,nhữnggóccạnhtiêuđiềunhấtcủathànhphốnày.

Nếusónggiókhôngtớivớigiađìnhcô,cólẽcôcũngsẽlàmộtthiếunữHàNội, chẳngcầnphải lo cuộc sống tương lai xavời.Nếucôđược sốngtrongtuổithơcủamộtcôbéluônxúngxínháoquần,khôngphảisợrằngnếunhà hết tiền sẽ không được đi học…Nếu như thế, có lẽ bây giờ cô cũngchẳngtrảiquanhữngcảmxúcnày.Vàcólẽ,nếucứbìnhyênnhưthế,côsẽchẳngyêuthànhphốnàynhiềuđếnvậy.

Từsaukhivềnước,chuẩnbịchoviệcvàolàmtrongnhàôngbàPhươngmộtcáchhợpphápđểchămlochođứacháumớichàođời,lolắngbịngườitatìmthấy,LinhđãkhôngliênhệvớibấtkỳmộtngườibạnchungnàocủacôvàchịLệ.Họhầuhết cũng làđầubếp, cóngười thànhcông, cóngườikhông, nhưng họ đều là những người tốt bụng đã giúp đỡ chị em cô rấtnhiều.

HọkhôngnhìnLinhnhưmột thiên tàigiốngcáchngườikhácvẫnnhìncô.Côcũngchỉnhưcôemgáicủahọ,côemgáikhôngbaogiờngầnngạichedấuđammêcủamìnhtrướchọ.Côluônbấtchấpnhữngthửthách, tự

mìnhtìmtòi,tựmìnhthửsức,tựmìnhrungđộngtrướcnhữngmónănmới,đểrồitừđó,côcàngtiếnxahơn,xahơnbấtkỳaiởẨmThựcĐạoQuán-mộtcâulạcbộdànhchonhữngngườiđammênấuăn,đammênghiêncứuẩmthựcmàcôvàchịLệđềulàthànhviêntrongđó.

SaukhiMinhtrởvềnhà,Linhcũngkhôngliênlạcđượcvớianhnữa.CôcógọichoĐạimộtlầnvàđượcbiếtMinhbịbốcấmtúcởnhà,thuhếtchìakhóaxe, giấy tờ cũngnhưcácphương tiện liên lạc.Cô thởphàokhi thấyMinhkhỏe.ĐócũnglàlầngầnđâynhấtLinhnóichuyệnvớiĐại.Anhvẫnthế,hờihợt,thờơ,dườngnhưgiữaanhvàcôchưatừngcómộtcáiômhônnàonhưđêmhômấy.Cólẽlàanhđãquênhẳnrồi.

Mãimãi,côsẽchỉcóthểđứngởmộtgócthậtkhuất,thậtxađểnhìntheoanhmàthôi.

Chiềuxuân.NắngấmáplàmchođườngphốHàNộivốnđãnáonhiệttrởlạisaudịpTếtNguyênĐánlạicàngđôngvuihơn.Linhđibộvàotrongmộtngõlớnvôcùngyêntĩnh,cuốicùngdừnglạiở trướcmộtcáicổnggỗcaochăngđầydâyleo.Giữanhữngngôinhàcaotầng,chiếccổnggỗsơnmàuđỏgạchcàngnổibậtvôcùng,khôngailầnđầuđiquađâymàkhôngliếcnhìnnóítnhấtmộtlần.

Trêncáicổngấycómộtcáibiểngỗmàunâu,trênviếtbốnchữuốnlượnkiêukì:“ẨmThựcĐạoQuán”.Dướibiểngỗnày,ởhaibêncổngtreohaichiếcđènlồngtrònmàuvàng.NơinàytừnglànơirấtquenthuộcvớiLinhnhưngcôvẫndừnglạitầnngầnngắmnhìncáibiểnđó,vẻmặtkhôngthểchedấuđiđượcnhữngrungđộngmãnhliệt.

Cuốicùngcôcũngcóthểquaylạinơinày!Linh cứ đứng như thế cho tới khi nghe thấy tiếng cười của hai cô gái

mang tạpdềmàu trắngđangđingang.Nhữngngườimang tạpdề trắng làhọcviêncủaĐạoQuánnày,nóicáchkhác,họtớiđâyđểhọcnấuăn.Ngoàira,nhữngngườihướngdẫnsẽđượcmangtạpdềmàuxanh,danhhiệucủahọởđâylàĐạosư.

ỞHàNội có rấtnhiềunhữngcâu lạcbộđầubếp,mà trong sốđó,ẨmThựcĐạoQuánchínhlànơiđượcítngườibiếtrằng,vôsốnhữngđầubếptàinăngđãtrưởngthànhtừđây.NgườiđứngđầuĐạoQuánnàylạikhôngchophéphọcviênsaukhirờinơinàyđikhoekhoangvềnơimàhọđãtừngtheo

học.Ôngquanđiểm,ĐạoQuánkhôngphảitrườngđàotạonấuănmàchỉlànơi dành cho những người thực sự yêu công việc nấu bếp, yêu bếp, yêuthưởngthứcvẻđẹpcủaẩmthực.

ÔngtừnglàmộtngườirấtnổitiếngvớidanhhiệuNgânThủVương-ôngvuacóbàntaybạctrongnghềnấunướng,chỉđứngsaumộtngườiduynhất.Saukhingườibạnthâncủaôngmấtđi,ôngcũngquyếtđịnhgiảinghệ,vềmởĐạoQuánnày.Ngườibạnđãmấtkia,KimThủVươngnứctiếngởHàThànhthờibấygiờ,chínhlàbốđẻcủaLinh.Vìvậy,NgânThủVươngTrầnNguyên Cương luôn coi hai chị emNhật Lệ, Nhật Linh như báu vật củariêngông.Vớiông,Linhchính làđồđệ tâmđắcnhất.Ôngkhônghối tiếccôngsứctruyềnthụchocôtinhhoamộtđờilàmbếpcủamình.Ôngcũngdựđịnh sẽ trao lại cho cô chiếc tạp dềmàu vàng làm bằng tơ lụa, thêu kimtuyếnóngánh,vốn là thứmàngười anhemkếtnghĩavớiông,bốđẻcủaNhậtLinhđãnhậnđượctừnhữngngườiPháptổchứcracuộcthinày,saukhidànhlấydanhhiệucaoquýnhất-BànTayVàng.Saukhigiảinghệdobịbệnh,khôngthểvàobếpđượcnữa,KimThủVươngĐặngHuyLâmđãtặnglạinóchoông,giốngnhư thừanhận từnayôngchính làKimThủVươngmới.ChiếctạpdềấyđượcvínhưquyềntrượngcủaVuaĐầuBếptrứdanhmột thời,nóvẫncứvàngóngả,mềmmượt, cũnggiốngnhư tìnhyêucủaôngdànhchoẩmthựcchưabaogiờphainhạt.

ÔngtừnggiảithíchvớiLinhvềchữ“Đạo”trongcáitên“ẨmThựcĐạoQuán”.Vớiông,nấubếpcũngnhưmộtcuộcđời,cũngcóđắng,cay,chua,chát.Ẩmthựccũngcónhữngthứănvàokhiếnngườitaphảirơinướcmắt,đôikhisốngmũicaycay,đôikhiphảiửnghồnghaimá.Cuộcđờicũngnhưnấumộtnồicanh,nếuchogiavịquátay,đunquálửa,thìnồicanhsẽchỉcònlàthứănvàođểno,ănvàođểtồntại, thậmchíchẳngthểnuốttrôi.Ngoàicuộcsống,nếuconngườikhôngbiếtvừađủvàbằng lòngvớichínhcuộcsốngcủamình,nếuquáthamlamthìhọsẽbiếnđờimìnhthànhmộtnồicanhchỉđángđổđi.

Họcnấubếpcũnglàhọcđạolàmngười.Họclàmsaođểcóthểkiênnhẫnkhicuộcsốngquánhiều thứphứctạp,cũngnhưmộtmónăncầnphảichếbiếnquanhiềucôngđoạnthôilàmónănsẽchẳngcònđượcnhưýnữa.Họccáchchấpnhậncuộcsốngcủabảnthândùnónghiệtngãcỡnào,cũngnhư

chấpnhậnmộtsựthựcrằnggiảcầysẽkhôngthựcsựlàgiảcầynếukhôngcómắmtôm,nấucanhcảithìphảichogừng,canhcáphảicórauthìlà…

Những bài học làm người ấy chính là những gì quý báu nhấtmàLinhnhậnđượctừvịsưphụđángkínhcủamình.

LúcLinhcònđangngẩnngơđứngnhìnthìmộtbóngngườiđãxuấthiệntrướcdãynhàđầutiên,vốnlànơitiếpkháchcủaĐạoQuán.Ngườiđànônggiảndịtrongbộquầnáovảimàutrắngxám,máitócđiểmbạc,gươngmặtgiànuađithêmmấychụctuổisovớilầncuốicùngcôgặpôngcáchđâyhơnbốnnăm.

-Conchàothầy.Thấyôngxuấthiệnởtrướcthềm,vẻmặtcôhơihồnglên,vộivàngtiến

lạilễphépchào.-Cuối cùng cũng chịu xuất hiện.Con thật cứngđầu,Linh ạ! -Với nụ

cườihiềnlành,ngườiđànôngbướcxuốngthêmmộtbước,tiếnlạigầnhơnnhưmuốnnhìncôhọctrònhỏrõthêm.

-Thầykhỏekhôngạ?-Còntốt...-ÔngCươnggậtđầu,vốnđịnhvươntayraxoađầucônhưng

lạichợtnhậnracôđãkhôngcònlàconbégầynhỏnămxưanữanênhaitaylạibắtchéosaulưng.

-Nơinàythayđổinhiềuquásovớikhiconcònởđây.Cóvàihọcviêntíutítđiratừdãynhàhọcnghệphíasau,thấyôngCương

thìvộivàngchào,ánhmắtaicũngđềutoátrasựsùngkính.Trongmắthọ,ôngchínhlàmộthuyềnthoạisống,làđỉnhcaomàhọmuốnvươntới.

ÔngCươngkhẽgậtđầuchàolạirồivươntayvẫyvẫyrahiệuchoLinh:-Đi,raVấnTâmĐìnhuốngtràvớithầy.Trướcánhmắthiếukỳvàđầytòmòcủađámhọcviên,Linhlặnglẽbước

theosauôngCương,vềphíanơimàcôtừngyêuthíchnhất:VấnTâmĐình.MỗicáchđặttêncủaôngCươngđềurấtsâusắc.NếunấuănlàhọcĐạothìuốngtràchínhlàđểVấnTâm.Tâmcũngnhưtrà,cótrong,cóđục...VấnTâmĐình làmột đình nhỏ giữa hồ.Đình được xây theo hình lục

lăng,mái đình cong lên nhưmột đoá sen đã nởbung cánh.Mái đình nàykhônghoàntoànlộ thiênmàđượcchebằngnămchiếcmànhtrúcđãđược

vénlênsolenhaukhiếnchonắngxuânấmáptrànvàotrongđình.Giữa đình cómột bộ bàn ghế bằngđá xanh.Chiếc bàn hình tròn, năm

chiếcghếđánhỏcũnghìnhtrònđượcgắnchặtvớinềnđình.Mùanàycònlạnhnêntrênghếcóđặtnhữngmiếngđệmngồi.

ỞtrênbànđãcómộtbộấmchénNghiHưng,domộtngườihọctròcũcủaôngCươngđặtmuatậnbênTrungQuốcđemvềtặng,hiệngiờngườiđóđanglàmđầubếpởkháchsạnlớn,rấtgiàucóvàdanhtiếng.

-Ngồiđi.Cònnhớcáchphatràchứ?-ÔngCươngchỉvàochiếcghếđốidiện,hỏicô.

Trướcđây,ngoàitựmìnhphatràra,cũngchỉcóấmtràLinhphamớicóthểlàmôngvừalòng.

-Khôngphảihoasennàocũngcóthểướphương.Trongbaloạihoanhàicũngchỉcómộtloạicóthểđemướptrà.Nêndùngnướcsuốihoặcnướclọcđunsôiđểphatrà...Sởthíchcủathầy,khôngphảimấyloạitràđắttiềnmàchỉ là thứ tràmóccâuđượcướphươngquênhà,nước trà thơmnhưng tạocảmgiácchátchúanơiđầulưỡikhiuốngvào...

Linhcườivàsauđóvươntayvớilấybìnhnướcnóngtrênbànrótlênấmvàlyđểtrángchosạch,sauđólạiđổchúngxuốngthuyềntrà.

-Vẫnthuộcbàinhỉ?ÔngCươngdịudàngnhìntheobàntaythoănthoắtcủaLinh,từlúccho

tràvàoấm,trángtrà,trángchénmộtlầnnữa.Saumộtloạtnhữnghànhđộngthànhthạo,côkínhcẩnđặtxuốngtrướcmặtôngmộtlytrànướcxanhvàng,trongveo.

-Conmờithầy.ÔngCươngnhènhẹgậtđầuvớicôsauđóchậmrãicầmlytràlên,khẽhít

hà,mãisauôngmớilạinhấpmộtngụm,dèdặtnhưkhôngnỡlònguốnghếtmộtthứtràquýgiábằngvạnbạcvàng.

Linhcũngtựrótchomìnhmộtchén.Hươngtràdịudànggiốngnhưđanggạtđinhữnghươngthơmphùphiếm

khácsangmộtbên,mởđườngcholànhươngtaonhãđivào.Lòngcô thấy thư tháihẳn.Côghémiệngnhấpmộtngụm,cũngdèđặt

chẳngkémôngthầymình,vịchátchátchạmvàolưỡichỉtrongchốclátliềntanngayra,thànhmộtthứhươngngọtngào,kểcảkhiđixuốngbụngrồimà

vịdịudàngvẫncứmiênmanmãi.Vớingườivộivã,liệucóbaogiờcóthểcảmnhậnđượchếtsựưunhãđếntộtcùngkhoáicảmkhiuốngtràhaychưa?Hươngtrà,vị trà,sắc trà, lắngđọngnhưtâmhồncôgáiđẹp!Thanhthoát,dịudàngcuốnhút,khiếnchongườitakhôngdừngđượccảmgiácmuốnsimê.

-Đứabékhoẻchứ?-ÔngCươngbấtchợthỏi.-Thầybiếtchuyệnrồisao?-Linhkhẽkhàngđặtlytràxuống,ngạcnhiên

hỏi.-CậuKiênđóvẫnthườngxuyêntớiđâychơimà.Gầnđâycậuấycókể

chotanghe.Conđịnhtiếptheothếnào?-Conlàmviệcthôi,thưathầy.Concònnhiềuviệcphảilàmmà.-Conà,đừngđểnhữnghậnthùđólàmhỏngtâmhồnmình-ÔngCương

nénmộttiếngthởdài.-Conchưatừngbắtthầyphảinóirabấtcứchuyệngìliênquantớibốcon

ngày trước,vì thếconcũngmong thầyđểkệchocon làmđiềuconcho làđúng,đượckhôngthầy?

-Consẽchẳnglàmđượcgìđâu-ÔngCươnglắcđầu-Concàngcốchấpthìconcàngđaukhổ.Sốphậnđãđượcanbàihếtrồiconạ!

-Conkhông tin sốphận -Linh lắcđầumỉmcườiđầybướngbỉnh -À,nhântiệnconrấtmuốnhỏi,concóthểlàmgìởđâykhôngthầynhỉ?Concầnmộtchỗởvàmộtcôngviệc.

-LàmĐạosư,nếuconmuốn.Cònchỗở,concóthểởlạiđây,conbiếtđiềuđómà.

-Chắcconkhônghợpvớinghềdạyhọcđâu.ConlàmphụbếpchocácĐạosưthìđượcchứthầy?

-Connghiêmtúcchứ?-Àkhông, conđùađấy -Linhxua tay -Con cóviệckhác rồi.Nhưng

chắcchắnlàconsẽởnhờĐạoQuánmộtthờigianchotớikhicontìmđượcphòngtrọ.

-Concó thểở lạiđâybao lâucũngđược-ÔngCươngnóibằnggiọnggầnnhưlàđangthuyếtphụccô.

-Không,conkhôngphiềnthầyquálâuđâu.-CònngôinhàcủaNhậtLệ,concũngkhôngđịnhvềđấysao?

NgheôngCươnghỏivậy,LinhchợtnhớtớiĐại,côlắcđầu:-Conkhôngmuốnvềđó.Nơiấy,consẽrấtđaubuồn.-Thôituỳcon.Nhưngnếuconcầngì,thìđừngquênrằngđâyvẫnluônlà

nhàcủacon.-Conhiểu.Concảmơnthầy-Linhlạirótchoôngthêmmộtlytrànóng

nữa.

CHƯƠNG32MỘTMÓNĂNĐÊM

ỞẨmThựcĐạoQuán,khôngcónhiềungườibiếtrằng,họctròcuốicùngmàôngCươngdạydỗchínhlàcôgáigầnđâyđãdọntớiởnhờtrongĐạoQuán.Côgáicónướcdatrắnghồng,lúcnàocũngbừngbừngsứcsống,rấtnhanhnhẹnkhicácĐạosưcầncôgiúpđỡ.CũngkhôngcónhiềuĐạosưbiếtLinhvìnhữngngườicũđã rờinơinàygầnhết.Nhưngdùsao,nhữnghọcviênvàĐạosưmớiởđâyđềurấttòmòvềcô,nhấtlàkhicôlàmộttrongsốhiếmhoinhữngngườiđượcravàokhunghỉriêngcủaôngCương.

LinhvẫnởĐạoQuán,côcũngchưamuốnđitìmCườngngay.Chưatớithờigianhẹnquaylạigặpanh,màcôcũngkhôngmuốnđốimặtvớianhlúcnày,khimàtrongđầucôchỉbềbộnhìnhảnhcủaĐại.CôkhônglýgiảiđượctạisaomìnhlạinhớtớiĐạinhiềunhưthế?

Buổi sáng, vừa bước chân ra khỏi khu vực học tập của học viên,LinhnghĩngaytớicáihẹnvớiKiên.Kiênđãbiếtcôởđây,anhnóihômnaysẽsangđóncôvềchơivớibàNgân.ĐangđịnhđitìmôngCươngđểnóichoônghaythìbỗngcótiếnggọicô,tiếnggọingậpngừngvàvuivẻ.

Linhnhìnvềphíatiếngnóiphátra,chỉthấyđólàmộtcôgáicaohơncômộtchút,máitócbúigọngàng,nhìnvôcùngthanhlịch,vừacónétquýtộcđầyquyếnrũ,lạivừacónétdândãgầngũi.

LinhcũngnhậnrangaycôgáinàydùmớichỉgặpcómộtlầnởnhàhàngcủaĐạilầntrước-làThủy.

Saumấygiâyngỡngàng,cômỉmcườitiếnlại.Thấymìnhcóvẻkhôngnhậnnhầmngười,Thủylậptứccườirấttươi.

-Tớcứsợmìnhnhậnnhầm.Nhìncậukhácquá,nhưmớilộtxácấy!Nóichuyệnmộthồi,Linhhơingầnngạinhưngcuốicùngvẫnquyếtđịnh

choThủysốđiệnthoạicủamình,sauđócôtạmbiệtcô.Vớinhữngcôgáicóhọc,khéoléovàgiàucónhưThủy,Linhkhôngbàixích,nhưngcũngkhôngmuốn thân quámức. So với cô gái có tiền nhưng đầu óc rỗng tuếch nhưHằng-ngườiđãđượchứahônvớiCường,Linhtựtinlàmìnhcóthểđốiphóđược.NhưngThủylạikhác,ởThủycósựlanhlẹ,đủtinhtếvàdưthừatínhtoánđểcóthểđưathamvọngcủabảnthânđitớiđỉnhcao.Nếucôkhôngcẩnthận,cóthểmộtngàynàođó,côcũngchỉlàmộtquâncờtrongtaynhữngcôgáisắcsảonhưthế.

~oOo~

ĐạibướcvàophòngNhưÝ.Congáiđãngủsaytừsớm,nhưnganhvẫnmuốnngắmnhìnnóngủđểtĩnhlặngsuynghĩ.TừsausựviệccủaMinh,mẹanhốmnặngvàchotớigiờanhcũngkhôngmuốnlàmphiềnmẹhơnnữa.Ngườigiúpviệcđãtrởlạilàm,nhưngmẹanhcànglúccàngthúcgiụcviệcanhcướivợ.Tấtnhiên,côcondâumàbàmuốnanhcướivềchínhlàHuyền,côgáitrẻấycũngrấtđồngtìnhchuyệnnày,khônghềquantâmtớiviệcanhđộtnhiêncómộtđứaconrơi.

TớilúcnàythìĐạikhôngthểthờơthêmđược.NhưngcứnghĩtớiviệcmìnhsẽcướiHuyền,anhlạicóchútgìđókhôngđànhlòng.Huyềnchưabaogiờlàngườimàanhmuốncướilàmvợ.

Đạihônlêngươngmặtbầubĩnh,xinhxắncủacongáixong,địnhquayvềphòngđọcsáchthìđiệnthoạichợtđổchuông.Làcônhàvăncủaanh...

ConmèonhỏnàyđãquaytrởlạiHàNộikhiếnanhvôcùngngạcnhiên.Saukhisuynghĩcânnhắcmộtchút,cuốicùngĐạicũnggậtđầuđồngýsẽquađưacôđiănđêm.Mấyngàymỏimệt,cólẽcũngnênnghỉngơithưgiãnmộtchút.

Đạikhẽcười,vềphòngmặcthêmáoấmrồirờikhỏinhà.Tớikháchsạn,ĐạithấyTườngViđãđangđứngởdướicổngđợimình.

TườngVi còn ngạc nhiên hơn anh khi thấyĐại lững thững đi bộ tới, cảngườimặcbộđồthểthaomàuxanhđenkhiếnchodángdấpcủaanhcàngcólực hấp dẫn vô hìnhmàTườngVi, dù chẳng còn xa lạ gì nữa, cũng phải

ngẩnranhìn.KhiĐại tớigần,côcóthểnhìnrõnhữnggiọtmồhôi lấmtấmtrêntrán

anh,chỉcảmthấyanhđẹphơnbaogiờhết.Đạikhôngcóchiềucao thuộcdạngkhủngnhưnhữnganhchànghotboyhaysiêumẫu,nhưngcảvẻmặttớivócdángđềurấthútmắtngườikhác.Khắpngườianhđềutỏaramộtloạikhíchấtcaongạovàkhónắmbắt.Đúng,dùcôcógầngũianhtớibaonhiêuthìvẫnkhôngthoátkhỏicảmgiácanhxavời,khôngthểnàochạmvàođượcấy.

-Xecủaanhđâu?Anhđitớiđâybằnggìvậy?-TườngVihỏi.- Anh chạy bộ, cũng gần thôi mà. Nhóc ra Hà Nội bao giờ vậy? Sao

khôngbáotrướcmộttiếng,làmanhbấtngờquá?-Đạicười,nhữnggiọtmồhôinónghổivàcảcơthểvẫnđangbừngbừngcủaanhđãkhẳngđịnhlờianhnóilàthật.

-Chínhlàmuốnanhbấtngờđấy.-Thếthìthànhcôngrồi.NhưngsaolạiquaylạiHàNội?-Đãhếtduyênvớinóđâu.Emnghenói,aicứởHàNộimộtthờigianrồi

sẽbịgắnlạivớinóbằngmộtsợidâytìnhcảmvôhình,gọilàduyên.Baogiờtrảhếttìnhcảmchonórồithìmớicóthểdứtbỏvàquênnóđiđược.

-HàNộivốn thếmà.Aicũngcoinónhưmối tìnhđầu,đẹp, lãngmạn,khôngthểnàoquênđiđược-Đạicười-Đithôi,anhdẫnemđiăn,vừađivừanóichuyện.

TườngVigậtđầubướctheoanh,nhưngvẫntòmò:-Nhưngmàăngì?-TấtnhiênlàmộtmóncủariêngHàNộirồi,nóiđúnghơnlàcủariêng

đêmHàNội.Đảmbảoemănrồisẽnhớnócảđờichomàxem-Đạicườiđầythầnbí.

-NóitớiănđêmthìSàiGònlàsốmột-TườngViphảnbácmộtcáchtựtin.

-Đúng,nhưngnókhôngthểkhiếnemnhớcảđờinhưmónnàyđược,anhđảmbảođấy.

-Anhlại thầnthánhhóalênchứgì?Chúngtakhôngphảiđibộxađấychứ?

-Không, chỉ cách đâymột dãy phố thôi.Với lạimón này cũng khôngphảimónnổitiếnggì,thậmchíhầuhếtmọingườihiệntạiđềukhônghoặc

rấtítbiếtvềnó-Đạilắcđầu-Nhưngnósẽkhiếnemkhắcghicảđờibuổitốihômnaychomàxem.Mónănkhôngnổi tiếng, lạicàngkhôngđắtđỏ,khôngcaosang,khôngdànhchonhữngngườiđiô tô,mặcáovest,khôngdànhchonhữngquýôngđạomạo,đĩnhđạc,khôngdànhchonhữngquýbàsangtrọng,caoquý…Nódànhchonhữngngườibiếtthưởngthứcvàcóchútmaymắn.

NgheĐại nóimột thôimột hồi,máuhiếukỳ củaTườngVi đãbị kíchthíchtớicựcđộ.Chỉthấycôtúmlấycánhtaysănchắccủaanh,xuốnggiọngnănnỉ:

-Tênnólàgìthếanh?Nóichoemnghecoinào.Nào,nào…-Ănxongmónđóanhsẽnóichoembiếttên-Đạilắcđầutừchốingay.-Tạisao?-Nóirathìchắcgìemđãdámăn.-Anhănđược thì cógìmàemkhôngănđược.Hồi lênTâyBắc,món

thắngcốmàemcònănđược,hừhừ…-Haha,mónnàykhôngcầnbàncãivềmùivịđâunhóc.Chỉlàcáitêncó

chút…ờ…hơi thô tục, nói ra sợ emăn tiêu khôngđược, nên thôi, để ănxonganhsẽnóichoembiết.

-Nhớđó…ĐêmxuânHàNộiđãấmáptrởlại,ngườiraphốkhôngcầnphảicomình

trongnhữngtrậngiólạnhtêtáinhưdịpcuốinămnữa.Nhưaiđótừngnói.HàNộiđẹpnhấtvềđêm…Ánhđènphốphườnghòanhịphơithởcùngmànđêmsâulắngkhiếncho

HàNộinhưmộtbứctranhnhiềumàu,cónhữngkhoảngtốivàkhoảngsánghòaquyệnlẫnnhau.NhữngngườiyêuHàNội,cólẽnhớnhấtlànhữngđêmHàNội,rongruổisuốttừconphốnàysangconphốkhác,chạydướinhữngtáncâycaonhưđitrongmộtđườnghầmdàithâmtrầmvàbíẩn,haybuôngthảmìnhđểtựđilạctrongnhữngconphốmàvàichụcmétlạicómộtnhịpđèn.Điquanhữngconđườngdàihunhútgióquanhnhữnghồlớntronglòngthànhphố,giữamùahèmàđôikhi cócảmgiác rét lạnhcảngười.KhônggianHàNội làsựgiaohòagiữanhữngnétcổđiểnÁĐôngvớinhữngnéthiệnđạiTâyphương,giữaquákhứvàhiệntại,giữahốihảvàbìnhyên.

HàNộinhưmộtcônhântình,xinhđẹptrẻtrungkhiraphố,rấtmộcmạc,chânphương,dịudàng,đằmthắmkhichàođónngườithânyêutrởvềnhà.Nólàmngườitayêusimê,yêuđiênđảo,yêukhôngdứtrađược.

Hai người cứ thế sóngbước bênnhau, rì rầm trò chuyện, nhưmột đôinhântìnhdìunhautrênphố.Điquaconphốdàiđènđiệnsángtrưngthìcảhairẽvàotrongmộtngõnhỏ.Conphốđãvắnghẳnngười,chỉcònvàicửahàng ănđanghoàn thànhnốt côngviệcdọndẹp cuối cùng trướckhi nghỉbán.

-Đếnrồi.Đạicườivàdừnglạitrướcmộtcửahàngđãvắnghẳnkhách,chỉcómột

ngườiđànôngđangngồitrênmộtchiếcghếbăngdài,lặnglẽđốtthuốc.Phíasauông,mộtđôivợchồngtrungniênđangbậnrộnthudọnhàngquáncủamình.TườngVingẩngđầulênnhìnthìbiếtđâylàmộthàngphở.

-Anhđúnglànóidóc,ănphởthìnóiluônlàănphở…-TườngVivươntaynhéomộtcáivàoeocủaĐạitướckhianhbướchẳnvàoquánđó.

Đạicườivà lên tiếngchàobangườiở trong.Thấyanh,haiôngbàchủquáncườichàolại,cònngườiđànôngđanghútthuốctrênghếbăngthìhớnhởvẫytay:

-A,chúem,lâulắmrồimớithấy.Lấyvợrồiđấyà?ThấyngườiđànôngnhìnvàomìnhvàhỏinhưthếthìTườngVihơiđỏ

mặt,línhíchàobangườilớntuổinày.-Dạkhông,đâylàcôbạncháuởSàiGònrachơi,haianhemđiănđêm

thôi-Đạigiảithích.-A,làcongáimiềnNamhả?Ngồiđicháu,khôngcầnphảingại,thằng

nhócnàyuốngrượuvớichúsuốtấymà.TườngViphảicốgắnglắmmớinhịncườiđượckhinghengườiđànông

gọiĐạilà“thằngnhóc”.Đạicầmlấychairượuởmộtbên,mởnútchaibằnggỗrồirótvàohaicáichén.Saukhiuốngcùngngườiđànôngmộtchén,Đạimớinóitiếp:

-Dạonàycháubậnquá!Hômnaychúcũngvềmuộnnhỉ?-Taotínhvềlâurồi,màôngbàchủquánbảochúmàysắpravétmẻcuối

nênmớingồinánlạiđợi.Lâurồikhônguốngrượucùngchúmàyđấy.-Hômnaykiếmkhákhôngchú?

-Cũngtàmtạm.Dạonàyđangmùalễhộinênkháchcũngđônglắm.Mỗitộikháchnhiềuthìphảiđạpxenhiều,đauhếtcảlưng.Chắclàmhếtnămnayrồi tao nghỉ hẳn, về quê chăngà chobà ấy -Người đàn ông cười vui vẻ,nhữngnếpnhăntheonụcườiđócànghiệnlênrõhơn.

TườngViđểmặchaingườiđóuốngrượuvànóichuyệnphiếm,côchỉngồiim.Haivợchồngchủquánvẫnđangcọrửavàsắpxếpbátđũa,dườngnhưbangườikháchngồiđâykhôngphảiđangđợihọlàmđồănvậy.TườngVicúinhìnxuốngbàngỗ,chỉthấymặtbàncáucạnhnhữngvệtđenbẩn,cólẽdodầumỡdínhvào,cọ rửakhôngsạch,quanhiềungày thángnênmớilàm cho nó cũ kỹ, đen đúa như thế.Ở ngoài đường, thỉnh thoảng cómộtchiếcxemáyphóngvèoquaphá tan sựyên tĩnh củangõnhỏ.Trước cửaquáncómộtchiếcxíchlôđượctrangtríbằngđệmđỏvàvảirentrắng.CôthầmđoáncólẽngườiđànôngđangngồinóichuyệnvớiĐạichínhlàchủnhâncủachiếcxíchlôấy.

Lúcnày,ngườiđạpxích lôđưachoĐạimộtđiếu thuốc láThăngLongnhưngĐạitừchối.Thấythế,ngườiđànôngngạcnhiênhỏi:

-Saothế?Haylàchúmàychêloạithuốclárẻtiềnnày?-Khôngạ-Đạicườiphânbua-Gầnđâycháucaithuốcrồi,khônghút

nữaạ!-Ồ,bỏ thuốcà?Chúmàygiỏi thật.Taobỏmấybận rồimàcuốicùng

chẳngbỏđược.Bàvợtaocằnnhằnsuốt,màtaotuyênbốthẳng,vợcóthểbỏchứthuốcláthìkhông.Khàkhà!

-Cháucóconnhỏnênbỏđểđỡảnhhưởngtớiconbéthôi.-A!-Ngườiđànôngkinhngạcđếnnỗiđangrótrượucũngphảikhựng

lại,ngẩngđầunhìnĐạirồilạiliếcsangTườngVi-Chúmàylấyvợmàcòncóconrồicơà?Saolầntrướcgặpđãthấygìđâu?

Rồiônglạinháymắtthìthầmnhỏmộtcâu:-Thếnửađêmcònbỏrangoàidẫnbạngáiđiăn,vợnókhônglêncơnà?-À,chuyệncủacháurắcrốilắm.Nóichunglàgiờcháucómộtđứacon

gáinhưngkhôngcóvợchúạ!-Chà,chúmàynóithếtaocũngchảhỏithêmlàmgì.Uốngđinào…Ông

Hải,xongxuôichưanào,ralàmvàichénđi…Tôiđóilắmrồiđây.-Xongrồiđây…-Ôngchủquánđượcgọitớitênthìhôlên.

Sauđó,dướiconmắtkinhngạcvàđầytòmòcủaVi,ôngchủquánđặtlênbàn,ngaytrướcmặtbangườimộtcáimâm,sauđóđặttiếplênmâmmộtcáirổtrelớn,vốnthườngđểrửarausống.Cuốicùng,ôngtiếnlạibếp,nhấccáinồilớnđểđunnướcdùnglên,bêthẳngraphíabànvàđổmọithứởtrongracáirổtre.Đồtrongnồivẫnnóngnênkhóibốclênnghingút.Chútnướccònsótlạichảyhếtvàomâmởbêndưới.

Ôngchủquánđặtcáinồixuốngđấtrồingồixuốngcạnhngườiđànôngđạpxíchlô.Đạicườivàlạiróttiếpbalyrượunữa.TườngVinhìnvàotrongcáirổđẩyhơinóngbốclên,chỉthấybêntrongrấtnhiềuxương,đủcácloạimàcôcũngkhôngphânbiệtnổilàxươngcủacongì.Bangườiđànôngcụngchénvàuốngrượu,trongkhiVivẫnngồinhìnđốngxươngđãrũhếtcảthịttrongcáirổấy,lóngngóngmộthồicũngkhôngbiếtphảilàmgì.

Khôngchén,khôngđũa,chẳnglẽlàdùngtay?

CHƯƠNG33TÊNCỦAMÓNẤYLÀ…

TrướcconmắtmởlớncủaTườngVi,haingườiđànôngđốidiệncùngxoa xoa tay sau đó thò vào trong rổ lấy ramột khúc xương và bắt đầu…gặm.Đạicũngcầmlênmộtkhúcxương,nhìnkỹ lại thìđúng làmộtkhúcđuôibòvôcùngngonlành,anhcườivàđưanóchoTườngVi:

-Ănđiem.Khôngchútnữahếtlànhịnđóiđó.-Cứthếnàyănsao?-TườngVinhìncáiđuôibéongậytrongtaymình,

ngẩngđầuhỏiĐại-Cáinàylàgì?-Đuôibòđấy,thằngnhócnàycũngtinhthật,chọnđượcđúngcáingon

nhất-Ôngchủquáncườikhàkhàđầyvẻđắcý.-Chưaănthếnàybaogiờà?-Ngườiđạpxíchlôlạihỏitiếp-Thếthìthử

một lầnđichobiết.Thịtgà luộcphảiănbằng taymớingon.Màmónnàydùngtaycònngonhơnthịtgà,khôngphảiaicũngcócơhộinếmquađâu.

TườngVicườigượnggạosauđócũngđưacáiđuôibòđãhầmnhừlêncắnmộtmiếng,vịmằnmặncủanướcdùng,củanướcmắm,củagiavịđãngấm trongnhiềugiờ trànvàomiệng, thẩm thấuquađầu lưỡikhiến tronglòngcôcũngphảitrầmtrồ.Đúnglàngonthật!

Cứthế,bangườiđànông,haigià,mộttrẻvừauốngrượuvừanóichuyệntrời,chuyệnđất,saysưanhưquênhẳnbâygiờđãtớinửađêm,nhiềungườiđãđiquamấygiấc,ấythếmàởđâyvẫncómộtcuộcnhậuchưatàn.Đốngxươngđãđượcninhtớinhừtơicảngàytrongrổcũngvơidần,bịgặmsạchsẽ,hếtcảthịt,cảmỡ,cảsụn,cảtủyởtrongcáinồiđặtdướiđấtcũngnhiềuthêm.Saumấyphútđầukhôngquen,sauđóTườngVicũnghăngháitham

giavàocuộcđánhchénkỳdịnày.Ănvànghechuyệnđời thườngcủanhữngngười laođộngnày,côcảm

thấymấynămquamìnhviếtcònquánhiềunonnớt,ánhmắtcủamìnhvẫnchẳngđủđộcnhưnhữnglãolàngvănchương.Vìcôchưatừnglănlộnvớicuộcsống,chưathựcsựcónhữngphútgiâytròchuyệngầngũinhưngbổíchnhưthếnày.Cuộcsốngnày,càngtìmhiểunhiều,côlạicàngthấymìnhcònbiếtvềnóquáítỏi, ít tớiđángthương.ĐúngnhưĐạitừngnhậnxétthẳngthừng,lờivăncủacôđôikhigaigócvàđanhđá,cũngchỉlàđểcheđisựấutrĩ,thiếuhiểubiếtvớicuộcsốngcủabảnthânmàthôi.CôtừnggiậnĐạicảtuầnvìlờinhậnxétmàcôcholà“cảmtính”đó,nhưnggiờcômớihiểumìnhthiếusótnhiềunhưthếnào.

Cuộcnhậucuốicùngcũngkếtthúc.Rượutrongchaiđãcạnrọt,trongrổcũngchỉcònlạimấycủhànhnhừvàmấycủgừngchẳngcònchútmùithơm,xương trongcáinồibịgặmnhamnhở, sạchsẽvàbốngươngmặtnhìnvôcùng thỏamãn.Ngườiđạpxích lô rên lênmột tiếngkhoái trá sauđókhậtkhưỡngđứngdậytrước.Đạicăndặnôngđạpxecẩnthậnrồitrảtiềnvàchàohaivợchồngngườichủhàngphởđểravề.

-Sao,nochưa?-Ừm,emnorồi-TườngVigậtđầu-Saoanhbiếtcáinàyhayvậy?-Vìanhlớnhơnemnhiềumà-Đạicườiđáp.-Đâuphảiailớnhơnemcũngbiếtcáinày-TườngVibĩumôiphảnbác.-Ừ thìchẳngphảianhđãnói ra tớiHàNội, tìmanhcoinhư tìmđúng

ngườirồicòngì.Thấyđượckhông?-Cảmgiácrấtlạ.HàNộiđúnglàđấtcủaloàicòvạc,làmđêm,chơiđêm,

ănđêm…-TườngVigậtđầu,buôngmộtcâunhậnxét-CànglúcemcàngthấyyêuHàNộihơn.

-Hàhà,bénduyênnhanhvậy?Cẩnthậnkhôngbịnótróilạiởđâyluônđó.

-Nếuvậythìsaonhỉ?Đằngnàothờigiantớiemcũngkhôngcóýđịnhrờikhỏiđây-Vinhúnvai-À,ngàymaicuốituần,anhcórảnhkhông?MaiemđịnhđithămvàichùachiềnởHàNội.

-Maià?Chắclàkhôngđượcrồi.Anhbậnlắm,đầunămmà.Nhưngemđịnhđitớiđâu,anhcóthểchoemvàilờikhuyên.

-“ThăngLongtứtrấn”,anhtừngnghechưa?Còn“ThăngLongbátcảnh”nữa…Emtừngđọcvềmấyđịadanhnàyrồi,muốnđithămthúmộtchút.

-Chà,cônàycũngtìmhiểukỹghê.“ThăngLongtứtrấn”làtêngọicủabốnngôiđềnthiêngánngữbốnhướngĐông,Nam,Tây,BắccủakinhthànhThăngLongcũ, lần lượt làđềnBạchMã,đềnKimLiên,đềnVoiPhụcvàđềnQuánThánh.Còn “ThăngLong bát cảnh” thì anh không nhớ rõ lắm,nhưnghìnhnhưcóchùaBồĐềởbênđêSôngHồng,cóthápBáoThiên…

-HồLãngBạcởđâu?-À,chínhlàhồTâybâygiờ-Đạigậtgù-Ngoài“ThăngLongtứtrấn”ra

thìcòncó“ThăngLongtứquán”nữa.Emđọcsáchchắccũngsẽcótênbốnđịadanhnày.

-Tiếcghê,giámàcóbảnđồsốngnhưanhhướngdẫncóphảitốtkhôngchứ?-TườngVinóiđầytiếcnuối.

-Nhócnghĩaicũngrảnhnhưnhócsao?-ĐạiđưatayvuốttócTườngVi.-Xì…Màtớigiờanhvẫnchưanóichoemmónkialàmóngìnha.-Emthựcsựmuốnbiếthả?-Tấtnhiên rồi.Không lẽemđikhoebạnbè,đến lúcchúngnóhỏi tên

mónđólạinóilàkhôngbiếttênsao.-Àthì…chútnữavềtớikháchsạnanhnóilàđượcchứgì.-Nhớnha.-Ừ,nhớchứ.Màsắptớianhcũngbậnlắm,nênnếucóviệchãytìmanh

nhé!Rảnhthìanhsẽgọinhóc.-Làmgìmàbậndữvậy?Anhcóphảivàobếpnấuănđâunào?-Bậnlấyvợ-Đạinóinửađùanửathật.-Thật?-TườngViđứngsựnglại,sựhụthẫngđầytrongánhmắt.-Thật-Đạinhúnvai-Mẹanhốm.Anhcầnmộtngườiđểchămlocho

giađình.Nhìnvàomắtngườicontrailuôncườiđùakia,côbiếtlúcnàyanhhoàn

toànnóinghiêmtúc.Cólẽ,cũngđãđếnlúcanhlậpgiađìnhthật…-Anhlấyvợchỉlàvìcầncóngườichămlochogiađìnhsao?-Ừ…Thìlàmộtngườiđúngnghĩalà“vợ”.-Nhưnglấyai?-Một trongnhữngcôbạngáicủaanh -Đạicườicười,dườngnhưanh

nhìnthấuđượctâmtìnhcủacôgáinhỏđibêncạnhmìnhlúcnày.-Nhưngmàaikìa?-Chưabiết.Anhchưaquyếtđịnh.Nhưngsẽsớmphảiquyếtđịnhthôi.-Vậy… em… có được tính làmột trong những… cô bạn gái của anh

không?-Emhả?Ừ,có.Cũngđượcđấy,anhsẽsuynghĩthêmcảemnữa.Đại gật gật đầu nửa đùa nửa thật, sau đó anh dừng lại, hai người cuối

cùngđãtớicổngkháchsạnnơiTườngViđangở.-Vàođi,ngủngonnhé!-Anhkhôngvàosao?-Ừ,không.Nghỉchosớmđi,maicònđithămthúHàNộinữachứ.Cóbị

aibắtnạtthìcứgọichoanh-Đạivỗnhẹlênvaicô.NhữngtiếtlộvềcuộcsốngriêngsắptớicủaĐạilàmTườngVinhưđang

mơ.Côgậtđầu,chàokhẽanhmộtcâurồiquayngườiđịnhđivào.NhưngđúnglúccôđịnhbướcđithìĐạiđãnắmlấytaycôvàcúitớigầnsátmặtcô.Thấyanhmỉmcườinhìnmình,mặtcônóngbừng.Đạihỏikhẽ:

-Gameover?TườngVi giậtmình ngướcmắt nhìn anh, đến hơi thở phảng phấtmùi

rượucủaanh,côcũngcảmnhậnđượcrấtrõ.Rồicôlắcđầu,rõrànglàphủđịnhcâuđềnghị,hayđúnghơnlàmộtcâuhỏicủaanh.

Đạicười.Anhnghiêngđầu,ghésáttaicônóimộtcâu.Nóixong,anhhônlêntráncôrồianhvẫyvẫytay,rờikhỏicổngkháchsạn.

TườngVivẫnđứngchônchânởđó.Gươngmặtđangđỏhồngcủacôrốtcụccũngtrởvềtrạngtháibanđầu,nhưngkhinghĩtớilờithìthầmcủaĐạikhinãy,mặtcôchợttáiđi,mộtcảmgiácghêghêchạydọctoànthânkhiếncôphảirùngmình.Sauđócôvộichạyvàotrong,cólẽlúcnàychỉcógiấcngủmớicóthểlàmcôquênđicâunóiámảnhđóđược.

-Têncủamónănđólà…“bốcmả”.

CHƯƠNG34KHÔNGTHỂĐÁNHĐỒNG

ĐạivừađivừasuynghĩvềTườngVi.Khôngphảianhkhôngnhậnratìnhcảmcủacôdànhchomình.Cólẽngaytừđầu,anhkhôngnênđiquáxavớiTườngVinhưthếnày.TườngVilàmộtcôgáingoanvàyếuđuốitrongtìnhcảm.Anhcoicônhưmộtngườitrikỷhơnlàmộtngườitìnhchỉđểthỏamãnnhững thèmmuốn nhục dục. Thế nhưng, rốt cục hai người lại không thểtránhkhỏimốiquanhệnày.TườngVikhôngngầnngạichođi,cònanhcũngchẳngphảiquáquântửmàtừchối.Thếnhưng,anhlạikhôngmuốnTườngViyêuanh.Anhkhôngmuốnkết thúcmốiquanhệtìnhbạnthânthiếtvớicô,nhưngnếucôcòntiếptụcyêuanh,cólẽcôsẽrấtbấthạnh.

ĐạikhôngđánhđồngTườngVivớinhữngcôbạngáikháccủamình.Sovớihọ,TườngViquáđơnthuần,chưađủdạndĩvàkhôngnhiềutínhtoán.Nhữngcôgáikiađềungấmngầm tính toánđểchiếmhữuanh,còncôgáinhỏnày thì lại luôngiữkhoảngcách,cốgắngchegiấu tìnhcảmchỉvì sợmấtanh.Đúnglàngốcnghếch!

Thựcra,trongthâmtâmanh,nếuđượclựachọnngườicóthểcướitrongsốnhữngcôbạngáicủaanh,anhsẽchọnTườngVi.NhưngTườngVilạilàngười chưa thíchhợpvới cuộc sốnggia đìnhvàhônnhân, không thể tróichâncôvàonhữngviệcnhưvậy.Anhkhôngyêucô,nhưnganh tôn trọngướcmơ,tàinăngcủacô,nênchắcchắnanhsẽkhôngđểnhữngtoantínhcánhâncủamìnhlàmảnhhưởngtớisựnghiệpcủacômàanhbiếtrồiđâysẽrấtrựcrỡ.

TườngVi lúcnàynhưviênngọcchưađượcmàigiũa,nhưmộtnụhoa

chưatớilúcphôravẻđẹprựcrỡ.Côcầnthờigianđểbaylênvàkhôngđángbịanhtróichânởmặtđấtnhưthế.

Vừađivừasuynghĩ,khisựctỉnhlạithìĐạiđãthấymìnhđivềtớigầnnhà.Màđiềukéoanhkhỏisuynghĩấylàmộtngườiđingượcchiều.

Đạivừakinhngạclạicảmthấynhưmơkhinhìngươngmặtđầynhữngnétquenthuộcấy.Kinhngạcvìsựlộtxáckhótinởngoạihình,kinhngạcvìthờiđiểmcôxuấthiện,vàkinhngạccảvìcónằmmơanhcũngkhôngnghĩrằng,côsẽxuấthiệntrướcmắtmìnhnhưthế.

Côgáiấycũngđangngâyranhìnanh,cólẽcôhoàntoànkhôngngờsẽbịanhbắtgặpkhiđangđứnglặngtrướcngôinhàcủaanhnhưmộtconngốc.

Cảhaingườicứđứngchônchântạichỗ,bốnmắtnhìnnhau,dườngnhưcảhaiđềuđọcđượcởtrongmắtcủangườikiasựbốirốikhótả,lạicóchútgìđóngạingùngkhónóithànhlời.Cuốicùng,Đạilàngườicấttiếngtrước:

-EmđếntìmMinhsao?-Ừm,àkhông,emcóviệcđingangquađâynênđịnhvàothămbéNhưÝ

thôi-Linhvộigiảithích.-Vàogiờnàysao?-Đạinhìnđồnghồ,ngạcnhiênhỏilại.-Emtớiđượcmộtlúcrồi.-Saokhôngbấmchuông.Giờnàythìcảnhàngủhếtrồi-Đạiđưamắt

nhìnvềphíangôinhàđãtắthếtđiệnvànói.-Embiếtnênemđangđịnhravề.Chắclúckhácemsẽghéthămcháu-

Linhnóivàđịnhbướcquaanh.TấtnhiênlàĐạikhôngmuốnđiềuđóxảyra.Từgiâyphútgặplạicôở

conđườngnày,anhhoàntoànkhôngmuốncôrờikhỏitầmmắtcủaanhnữa.-Đểanhđưaemvề-Đạigiữtaycôlại,đềnghị.-Emtựbắttaxiđượcmà.Anhcứvàonhàđi!-Linhgiậtmìnhvìsựđụng

chạmbấtngờấy,côvộivànglùilạiđểthoátkhỏibàntayanh.NhưngĐạivẫnkhôngbuôngtay.MặcdùkhôngmuốnĐạibiết thêmgìvềbản thân,nhưngkhinhìnvào

ánhmắtđen,dữdộivànghiêmkhắccủaanh,Linhhoàntoànmấtđiýthứcphảnkháng.Côđànhgậtđầubuôngxuôi,đồngývớiđềnghịđócủaĐại.

ThấyLinhgậtđầu,Đạimớimởcổngđivàovà láixe rangoài.Đợicôngồiyênổntrênghếtrước,Đạichỉnhđiềuhòachoấmhơnsauđómớinổ

máychoxechạy.Saukhiđọcchoanhtênphố,Linhngồiimkhôngnóigì,thởcũngkhông

dámthởmạnh,chỉướcsaomìnhcóthểvôhìnhtrướcmắtĐạithôi.NhưngcôcàngcốtỏraimlặngthìĐạicàngkhôngmuốn,anhkhôngngừngquaysangnhìncôgáixinhđẹpvàkỳlạnày.Cuốicùng,dườngnhưkhôngnhịnđượcthêmnữa,anhlêntiếngđểphávỡsựimlặngngượngngùngkhóchịugiữahaingười:

-SaoemlạilênlạiHàNội?Đanglàmgìrồi?-Emlàmphụbếp-Linhđápgọnlỏngiốngnhưđãchuẩnbịsẵncáccâu

trảlờiđểđốiphóvớianh.-Phụbếp.Emđanghọcviệcởđâuthế?-Ởmộttrungtâmdạynấuănthôi.-Quanhàhàngcủaanhđi,anhsẽsắpxếpcho-Anhđềnghị.Nhưngngượclạivớikỳvọngcủaanh,Linhtừchốirấtthẳngthừng:-Khôngcầnđâu.Ởchỗnàycũngrấttốt.-Ừ.MinhnóđãbiếtemlênlạiHàNộichưa?Bốanhkhôngnhốtnónữa

rồi.TừtuầnnàyMinhsẽđithựctập.ThấyĐạihỏiđếnMinh,Linhlạiimlặng.Côkhôngthểgiảithíchgìvới

anhvềchuyệngiữacôvàMinhđược.ChẳnglẽtựnhiênlạiđikhaibáorằngMinhcótìnhcảmvớicô,còncôthìkhôngư?MàchắcgìĐạiđãquantâmtớichuyệnđó,kểrathìthậtvôduyên.

-Emcũngkhôngliênlạcvớianhấynênkhôngbiết.Màdạonàyhaibáccókhỏekhôngạ?BéNhưÝnữa?

-Bốanhkhỏe,cònmẹanhcũngmớiốmdậy-ĐạicườisauđómởđiệnthoạivàđưachoLinhthấyảnhcongáianhtrongđó-ĐâylàhìnhNhưÝmớichụphômTết.

-Lớnnhanhthật.-Ừ,nhưngdạonàykhôngtăngcânnữa.Từkhimẹanhốmtớigiờnêncả

nhàkhôngtậptrungchămbẵmđượcchoconbé.Anhđangtínhkiếmchonómộtngườimẹđây.

ĐạivừanóivừaquaysangnhìnLinh,muốnxemtháiđộcủacônhưthếnào,cógiốngvớiTườngVihaykhông?

Tĩnhlặng.

Nhưmặthồthukhônggợnsóng.Nhưrừngcâyimắngkhôngmộttrậngiólay.VẻmặtcủaLinhkhiđónnhậnthôngbáonàycủaanhcóthểsosánhnhư

thế.GiốngnhưNhậtLệtrướcđây,côđónnhậnnóhờihợt,hờhững,nhưthểviệcđókhônghềliênquantớimình.

NhưngĐạikhôngtinrằngLinhhoàntoànthờơvàbìnhthảnnhưthế,anhchỉ nghĩ cô biết khống chế cảm xúcmột cách hoànmỹmà thôi. Nếu côkhôngcótìnhcảmvớianh,thìcôđãkhôngđónnhậnnụhôncủaanhđêmhômđó.

Đạiđãcốgắngđểbảnthânquênđiphútsimêrồdạicủahaingười.Cóthể làdoanhsay,cũngcó thể làdo tìnhcảmdồnnén lâungàychợtbùngphátnêncảhaiđãkhông thểkhốngchếđượcmình.MặcdùĐại làngườisống thoáng trong tìnhcảm,nhưnganhcũng làngườicónguyên tắc.Anhkhôngthíchnhữngcôgáiliênquantớiemtraihoặcbạnthâncủamình.MàMinhđãhùnghồntuyênbốrằngMinhyêucô.Anhcóthểkhôngquantâmtớicảmxúccủangườiemtrairuộtthịtnàysao?

Nhưngchotớilúcnàyđây,anhbiếtcốgắngcủamìnhsuốtgầnmộtthángquahoàntoànvôích.Dùanhcótỏrahờhữngvớicôvàosánghômsaunụhônấy,dùanhcócốkhôngnóinhữnglờiquantâmvớicôkhilầnđầucôgọiđiệnchoanh,dùanhcócốgắngkhông tìmmột lýdođểgọiđiện lại choLinh,nhưngnhữngđiềuđóhoàntoàntrởnênvônghĩa.AnhvẫnthấytrongtimmìnhcóLinh!

ĐạihơithấtvọngkhithấyvẻmặtcủaLinhnhưthế,nhưnganhkhôngvìvậymà chán nản.Anh không bao giờ cảm thấy hả hê hay vui sướng khinhữngcôgáiđiênlênvìanh,sẵnsàngbuônglờighentuôngvớingườikhácvìanh.Sovớinhữngcơngiậnphátcuồngkia,anh thíchsựđiềmtĩnhnàyhơn.Đómớilàđiểmanhmuốncónhấtởngườimàanhsẽyêuthươngsuốtcuộcđờinày.

KhônghiểusaoĐạilạicómộtsuynghĩrằng,đâymớilàngườianhđangtìmkiếm,làngườiphùhợpnhấtđểlàmvợcủaanh!

-EmnghĩHuyềncóđượckhông?-Đạicườihỏi.Linhtỏrangạcnhiênkhithấyanhhỏinhưthế.Côphảicógắnglắmmới

đểchomìnhở trạng thái tựnhiênnhấtkhingheanhnóisẽ tìmmẹkếcho

NhưÝ.-Emkhôngbiết.Anhlàngườitrongcuộc,anhphảihiểurõnhấtchứ-Cô

khẽnói,từchốicâutrảlời.-Ngườitahaynóiphụnữcócáinhìntinhtếhơnđànông.Nếulấyđểlàm

mộtngườivợ, thì anhnghĩkhôngvấnđềgì.Nhưngcònphải làmmẹcủaNhưÝnữa,nênanhkhôngmuốnmìnhđisaibấtkỳbướcnào.NhưÝrấtquantrọngvớianh.

-Thậthiếmcómộtngườichanhưanh.Hyvọngđiềuđósẽkhôngthayđổi,ngaycảkhinhữngđứatrẻkhácrađời.

-Tấtnhiênlàkhôngkhácrồi.Concáivớianhrấtquantrọng,dùmẹnókhông thừanhậnnó, thìanhcũngkhôngbaogiờbỏ rơiconcáicủamình.Thếcòncháuemthếnàorồi?Conbéđãđổitênchưa?Màemđithếnày,chịemlạiđauyếu,aisẽgiúpchịemchămđứabé?

-BốcủaThiênÝđãnhậnnórồi,cũngđãđổichoconbémộtcáitênrấtđẹp.Thếnênemmớiyêntâmmàđichứ.

-Ừm,ngườiđànôngkhôngdũngcảmnhậnmáumủcủamìnhthìchỉlàmộtthằnghèn-Đạigậtđầu.

Chiếcxeđãtớiđầungõlớn,nơidẫnvàocổngcủaẨmThựcĐạoQuán.Đại tấpxevào lề đườngvàdừngxe.Linhmởcửabướcxuống, anh cũngbướcxuốngtheo.Haingườiđivàotrongngõ.Bóngcủacảhaiđổdài trênđường,mộttrước,mộtsau,chỉcótiếngbướcchânđềuđềugõnhịp.

ThấyĐạiquyếttâmtheomìnhvàotậntrongngõ,Linhcũngkhôngmiễncưỡngtừchối.Nếuanhmuốnthìsớmmuộngìcũngsẽ tìmra, thàcứgiảithíchmộtlầnchoxonglàhơn.

Đạingẩngđầunhìnbiểngỗsơnmấychữlớntheokiểuthưphápthìrấtkinhngạc.Giờanhmớibiết trongnàycómột trung tâmdạynấuănmanghơihướmcổđiểnnhưthếnày.Linhmởcổngxong,quaylạinhìnanhnhưmuốnchàothìĐạiđãlêntiếnghỏitrước:

-Emởtrongnàyluônsao?-Vâng,emxinđượcởnhờtrongnàyluôn-Linhgậtđầu.-Chỗnàykháđấy.Cólẽanhsẽphảitớiđâytìmhiểumộtchút-Đạigật

gậtđầu-Anhcònđangđịnhđềnghịemmộtchuyện,nhưngchỗnàytốtnhưvậy,chắclàemchẳngchịurồi.

-Chuyệngìcơ?-Linhtòmòhỏilại.-À,anhđangđịnhhỏixememcóthểtớilàmbảomẫuchoNhưÝmột

thờigianhaykhông?Mẹanhđangốm,anhđịnhmangNhưÝvềnhàriêngđểmẹanhcó thờigian tĩnhdưỡng.Nhưnganh lạikhôngyên tâmnếu tìmmộtcôtrôngtrẻxalạ.Anhchỉyêntâmvớimỗimìnhem.

Linhđứngim,dườngnhưđangsuytínhtớilờiđềnghịcủaanhthật.Sauđó,cônói:

-Chắckhôngđượcrồianhạ!Haylàanhcứtìmmộtcôvợngoanhiềnvềđểchămchoembéthìhơn.Đằngnàothìcũngphảicướimà...

Đạicaumàytrướclờinóinhưchâmchọc,mỉamaicủaLinh.Thấyanhdùngánhmắtđónhìnmình,Linhlặngthinhrồivộivàngđẩycổngđivào.Đại đãnhận ra ánhmắtmuốn rút lui đó của cô.Anh chộp lấy tay côkéomạnhvềphíamình.Mộttaycònlạianhvòngraphíasau,ômcứnglấycô,kéothậtsátvàomình.ĐạicúiđầunhìnLinhđangcốgiãygiụatronglònganh,ánhmắtanhvừagiậndữ,vừađầyônhoànhìnthẳngvàocô,khẽnói:

-Khôngmuốnlàmbảomẫu...Vậy,muốnlàmvợanhkhông?Linhcònđangbànghoàngtrướchànhđộngthôbạonàycủaanh,côgằn

giọng:-Khôngmuốn.-Tạisaokhôngmuốn?-Đạivẫnkhôngcóýđịnhnớilỏngtay.-Khôngmuốnlàkhôngmuốn.ĐạimỉmcườikhiếnLinhcànghoảngsợ.Ýđịnhmuốnhétlênvừaxuất

hiệntrongđầu,nhưngcôchưakịpthựchiệnthìĐạiđãcúixuống,bằngmộthànhđộngdứtkhoátnhất,anhnânggươngmặtcôlênvàphủxuốngmôicômộtnụhôn.

Trong đầu Đại lúc này chỉ còn những suy nghĩ rối loạn, không tượnghình.Khônggiốngnhưbaongườikhác,côgáinàyđãthẳngthắntừchốianhbằngánhmắtđầycoithường.

Lầnnàykhônggiốnglầntrước,LinhcắnmạnhvàomôiĐạikhianhđangthamlamngấunghiếnđôimôicô.Đạibịđauvàquábấtngờnênđãngẩngđầu lên, taynới lỏng, khẽkêumột tiếng.Nhưngchưahết,Linhvừa thoátkhỏivòngtayanhđãlậptứcvungtaytátanhthậtmạnh,ánhmắtcôvôcùnggiậndữtrướchànhđộngsỗsàngcủaanh.

-Đừngbaogiờđánhđồngtôivớinhữngcôgáiquẩnquanhanh!Linhnóigằntừngtiếngmộtsauđódứtkhoátđivàotrong,đóngcổnglại.Đạiđứngởngoàicổng,vẫnđangômmá.Mặcdùvậy,anhkhôngtỏra

bấtngờ,hànhđộngnhưthếmàkhôngăntátmớilàlạ.NhấtlàvớiLinh,nếucôkhôngphảnứngnhưthếthìcôkhôngcònlàcônữa.

Đạimỉmcườisauđóchậmrãirờiđi.

CHƯƠNG35BÍMẬTĐẦUTIÊN

-NgườiđứngphíasauẨmThựcĐạoQuánđóchínhlàhaingườiđãtừngđạtdanhhiệuVuaĐầuBếphaimươinăm trướcư? -Đạingẩngđầunhìnngườitrợlý,bảnthânanhcảmthấybấtngờtrướckếtquảnày.

Xemra,Linhđãchọnđượcmộtnơihọcnghềkhôngtệ.-Đúngthế.Mặcdùlànguồntinkhôngchínhthức,nhưngdườngnhưcó

rất nhiều đầu bếp có tiếng thường lui tới đây. Nơi này không giốngmộttrung tâmdạynội trợbình thường,màcòn làmộtcâu lạcbộ,nơi traođổinhữngbíkíptrongnghềnấuănnữa.

-Tạisaotôichưatừngnghevềnónhỉ?-CólẽđâylàýmuốncủaôngCương,ngườimởratrungtâmnày.-Chắcvậy...Tôisẽtìmhiểuthêmvềnơinàysau-Đạigậtđầurồigậpmớ

giấytờlại,nhanhchóngrờikhỏivănphòng.HômnayCườnghẹnĐạitớiăntốiởnhàhàngcủaCường,lýdolàmuốn

anhthẩmđịnhtaynghềđầubếpmớicủanhàhàngmàCườngđangquảnlý.ĐạibiếtđólàmộtcáchđểCườngthịuyvớianh,nhưnganhvẫnvuivẻđồngý.Bảnthânanhchẳngquantâmnhiềutớichuyệnđó.Ganhđuatronglàmănlà chuyện bình thường, và anh đủ tự tin để tiếp tục đưa PhươngĐông điđúnghướng.DùđầubếpmớinàycủaCườngcólàthiêntàithìđiềuđócũngkhôngkhiếnanhbận tâm.Anhcóconđườngcủaanh,vàkhôngai có thểlàmanhđichệchkhỏiconđườngấyđược.

Cườnghiện tại đangđiềuhànhnhàhàngkhách sạnWinter,một kháchsạncựckỳđẹpvànổitiếngnhìnraHồTây.NhàhàngWinternổitiếngvới

cácmónănphươngTây,nhữngbữa tiệcbuffetvớigiá trên trờimàkhôngphảiaicũngcóthểđặtchânvào,điềunàytráingượchoàntoànvớiPhươngĐôngcủaĐại.TrướckhiCườngvềnước,kháchsạnnàyvẫndomộttaybốđẻcủaanhquảnlý.NhưngdướisựthúcépcủabàPhượng,cuốicùngôngchồngbàcũngphảigiaolạinóchocontraichínhthứcduynhấtcủamìnhlàCường. Cường cũng không quámongmỏi cái vị trí này, nhưng anh biết,muốntớiđượcvớiLinh,anhnhấtđịnhphảitiếpquảnnơinày.

Lúcnày,Đạiđangngồitrongphòngănhạngsangsố1củaWinter,mộtcăn phòng với bốnmặt đều là kính nhìn thẳng raHồTây sóng nước dậpdềnh.Cănphòngkhôngquá rộng,bàn ănhìnhvuông, cóbốncái ghếbàyxung quanh, vốn là không gian yêu thích của những đôi tình nhân hoặcnhữngngườiưasựlãngmạnvàyêntĩnh.Ởxungquanhbốnbứctườngđềutreo rấtnhiềunhữnggiòhoa lankhiếnchokhônggianvốncứngnhắcvớinhữngtấmkínhtrởnêndịudàng,thanhthoát.Khungcửasổlúcnàymởlớnhếtcỡđểđónánhnắngchiềuxuânhắtvào.

BảnhợpđồngvớiresortcủagiađìnhAnởCôTôcuốicùngkhôngtớitayaitronghaingười,vàđiềuđócũngkhôngmấyảnhhưởngtớitìnhbạngiữaĐạivàCường.Đạivốnkhôngđặtquánhiềuquan tâmvàođó, thắng thuatronglàmănvớianhlàchuyệnbìnhthường.

-Ôngđợitôilâuchưa?TiếngcủaCườngvanglên.KhiĐạingẩngđầurờimắtkhỏicuốntạpchí

trongtaythìCườngđãngồixuốngghếđốidiện,tươicườinhìnanh.TráivớivẻđiềmđạmvàcóchútlạnhlùngcủaĐại,Cườngluôntươicười,ánhmắtấmáp,giọngnóitrầmấm,nhưngquanhngườivẫnkhôngngừngtoátramộtthứkhíthếlấnátngườikhác,vừanhìnđãcócảmgiáckhôngthểtớigần.

-Cònsớm.Tôicũngkhôngcóviệcgìnênchạyquađâyluôn-Đạicườiđáplại.

-Tôivừabáođầubếpđặcbiệtcủatôichuẩnbịlàmvàimón,chắcôngsẽthíchmê.Nhưngphảiđợimộtchút.Uốnggìnhỉ?

-Tùyông.-Vậyuốngvangđi.Rấtphùhợpchomộtbuổichiềuêmảthếnày.Vớilại

đầubếpcủatôicũngkhônguốngđượcrượunặng.-Được-Đạitỏýkhôngphảnđối.

Nữphụcvụxinhđẹpcủanhàhàngđẩy tớimộtxeđẩy, trênđócómộtchaivangPhápvàmónkhaivịcònnóng.Saukhiđặtcácthứlênbàn,côgáicẩnthậnmởnắpchaivangvàbắtđầurótđầyhaicáilyvớimộtphongcáchcựckỳchuyênnghiệp.

CôgáivôcùngquyếnrũnhưngCườngkhôngnhìnnhânviêncủamìnhtớimộtlần.Ngượclại,Đạihơimỉmcườinhưcảmơncôgái,chỉthếthôimàcũngkhiếncôđỏmặt.Anhcũngkhôngchúý tới côgái lâuhơnmàquaysangnhìnngườibạncủamìnhđangtủmtỉmcườiđầyẩný:

-Nêncảmơnnhữngngườiđãchomìnhnhữngbữaănngonchứ.-Nhưngcũngđừnglàmnhânviêncủatôitươngtưôngđấynhé!-Cường

cườiphálên.-Khôngphảiđầubếpmàôngmuốngiớithiệuvớitôihômnaylàemgái

củaNhậtLệđấychứ?-Đạinânglyrượuvanglênuốngvàbìnhthảnhỏi.-Chínhlàcôấy-Cườnggậtđầuxácnhận,khônghềcóývòngvogì.-MasterChef,chắclàkhôngtệrồi-Đạinhậnxét-Tôingạcnhiênlàcó

côấyrồimàôngvẫnkhônggiànhđượchợpđồngvớigiađìnhAnđấy.-Côấykhôngmuốnthamgiavàochuyệnnày.Hơnnữa...-Sao?-ThấyCườngđộtnhiênngậpngừng,Đạingạcnhiênhỏi.-Mà thôi, dù tôi khôngmuốngiấuôngchuyệnnày,nhưngđây làviệc

riêngcủacôấy,tốtnhấtđểcôấytựnóivớiôngthìtốthơn.-Chuyệngì?-Đạicaumày-ChẳnglẽliênquantớiNhậtLệ?Cườngkhôngnóigìmàquayđầunhìnraphíangoàihồ,cốgắngkhông

đểĐạithấyánhmắthoangmangcủamình.AnhmuốnĐạibiết rõquanhệgiữaanhvàLinhnênmới sắpxếpbuổi

gặpgỡnày.Nhưnganhlạilosợsẽcónhữngchuyệnkhôngnhưýmuốnxảyra.Dùsao,bản thânanhcũngkhôngdámchắc thờigianqua,giữaĐạivàLinhcónảysinhtìnhcảmhaykhông?NgườiđatìnhnhưĐại,nếunóikhôngthìchắcchắnlànóidối.NhấtlàsaukhiĐạibiếtviệcLinhvàanhđãcùngnhaunóidốimìnhnhưthế,khôngbiếtĐạisẽphảnứngthếnào?CònLinh,anhcàngđaukhổhơnkhinhậnra từ lâuđãkhôngthểcóđượctrái timcônữarồi.

Dùsaothìchuyệnbangườiphảiđốimặtvớinhauthếnàycũngsẽxảyra,khôngsớmthìmuộn, thàanhcứnắmquyềnchủđộng,cònhơnlàbịđộng

tiếpnhậnnó.AnhmuốnbiếtrõtìnhcảmcủaLinh,cũngnhưtháiđộcủaĐại,nếu không như ýmuốn của anh, có lẽ anh phải dùng cách khác.Đôi khiCườngcũngcảmthấysợchínhmình,conquỷ íchkỷ tronganhngàycànglớn,nósắpđèbẹpchínhbảnngãcủaanhrồi.

ThấyCườngkhôngmuốnnói,Đạicũngkhônghỏi.Nếunhưanhcứcốgắnghỏi,sợrằngchỉđượcnghenhữnglờikhôngthậtlòng.

Haingườiuốngtớilyrượuthứbathìcửakínhlạimộtlầnnữaxịchmở,mộtnhânviênphụcvụnamđẩymộtxe thức ănnữavào, bên trên làmộtmón ăn còn nóng hổi.Vừa liếcmắt tới,Đại đã nhận ra làmón tôm hùmnướngbơ.

MùithơmcủabơvàtômhùmnướngxộcvàomũikhiếnĐạicũngmuốnkêulênmộttiếngkhenngợi,nhưngcuốicùng,vẫnnénlạiđược,anhchỉkhẽgậtđầu:

-Khôngtệ.-Sởtrườngcủacôấyvẫnlànhữngmónăndântộc-Cườngcườinói.-Thế thìhợpvớinhàhàngcủa tôihơnnhỉ? -Đạinóibângquơsauđó

khôngkháchkhídùngđũagắpmộtmiếngthịttômnónghổi,thơmnứcmũiđưalênmiệng.

-Tuynhiên,côấyvẫnlàbậcthầyvớicácmónănhiệnđạimà-Cườngtựtinnóitiếp.

-Ừm,tôicũngkhôngcóýtranhgiành,mộtkhingườitađãnguyệnýtheoông.ĐóchínhlàkếtquảcủamấynămởtịtbênMỹcủaôngđúngkhông?

Đạinhưhiểura,chợthỏinhưngđầuvẫnkhôngngừnggậtgùvìmùivịtuyệthảocủamónănmang lại, trong lòng thì thầmthan thở,đúng làVuaĐầuBếpcókhác,chỉhươngvịmónănthôicũngđãkhiếnngườitaphảisimêrồi.

NhưngĐại vừamới cầm ly rượu vang lênmiệng, còn chưa kịp uống,cũngchưakịpngheCườngnóigìthêmthìánhmắtanhđãdừnglạiởphíabênkiacánhcửakính,nơicómộtngườiđangđitới.ThấyĐạiđộtngộtdừngăn,Cườngcũngđánhmắtvềphíađó.

Mộtcôgáitrongbộđồnấubếpđangđẩyxeđựngthứcăntới,gươngmặtcôlạnhnhạtnhìnthẳngvềphíanàynênkhôngaiđoánđượctronglòngcôđangnghĩgì,haychỉcốtỏrathờơđểchegiấusựcăngthẳngmàthôi.Mái

tócdàicủacôđượcbuộcgọngàngsaulưng,gươngmặtkhôngtrangđiểmvẫnvôcùngxinhđẹp,tuycóđôichútnhợtnhạt.Cườngnhìncômỉmcườitớingâydại.

CònĐạinhìncôvớiánhmắtkhótinnhưngcũngkhônggiấunổivẻsimêvớicáikhíchấtcaongạovàcóphầnxacáchđó.

Hiểnnhiên,côgáiấylàLinh.Linhkhôngnhìnaitronghaingườiđànông,lặnglẽđẩyxethứcăntiến

vàocănphòng,rồilạilặnglẽđặtnhữngmónănlênbàn.Saladcáhồi.Cáhồisốtrượu.Súpbíđỏ.Kểcảâm thanh“cạch” rất lớnvang lênkhiĐạiđặt ly rượuxuốngbàn

cũngkhônglàmcôthayđổisắcmặtchútnào.Bìnhthảntớiđángsợ.HiểnnhiênlàĐạibấtngờ,bấtngờtớinỗianhcũngkhôngbiếtphảinói

gì,làmgìvàolúcnày?Anhnêngiậndữ?Nêncănvặn?Nênnghingờ?Haynênlặngim?HàngđốngnhữngcâuhỏixoaytrongđầukhiếnĐạivôcùngbốirối.

-Vấtvảchoemrồi,ngồixuốngđi.KhiĐạicònđangmônglungtrongdòngsuynghĩthìCườngđãlêntiếng

trước,chỉvàochiếcghếbêncạnhmình.LinhkhẽgậtđầungồixuốngcạnhCường,nhậnlấylyrượurồinóimột

câucảmơnrấtnhỏ.Cuốicùng,cômớingẩngđầu,nhìnthẳngvàomắtĐại.Côbiết,sauđôi

mắtsâuvàlạnhkialàcảmộtcơngiậnđangbịđènénlại.Côkhôngsợcơngiậnđó,côchỉsợsựsitìnhtrongđó,nhưanhđãtừngnhìncôtrướckhihôncô.

-Emhyvọngsựxuấthiệncủaemkhônglàmanhmấthứngvớibữaănnày.

Đạinghecônóimộtcâunhưthếthìnhưtỉnhlại,anhgậtđầuvàcầmlyrượucủamìnhlên:

-Tấtnhiênrồi.Chuyệncầngiảiquyếtgiữachúngtanênđểsau,khôngnênlàmmấtkhôngkhítuyệthảocủabuổichiềuhômnay,nhấtlàkhianhlạiđượcănnhữngmóndoVuaĐầuBếptàinăngvàdanhtiếngchínhtaynấu.

CHƯƠNG36TẠISAOLẠIKHÔNGTIẾPTỤCĐÙAGIỠNVỚI

ANHNỮA?

Cườngcaumày.Linhvẫnkhôngcóbiểuhiệngì,nhưnghaibàntaycôđãsiếtchặtlạivàhơirunlên.Côkhôngngốctớinỗikhôngnhậnragiọngđiệuchuacháttrongcâunóiđầygiễucợtấy.

CôlàmĐạiđausao?Nhưngbảnthânanhcógìmàphảitổnthươngđâu?Tìnhyêuvớianhchỉ

giốngnhưmộttròchơi,vàanhkhôngbaogiờlàngườithuacuộccả.-Sao?Anhnóisaigìà?-Đạivờnhưkhônghiểu,sửngsốthỏilại.-Khôngcógìđâu.Cứtạmgáclạimọichuyệnđi,vuivẻănmộtbữanày

đã-Cườngcườisauđóvỗnhẹlênvaicô-Coinhưlầnđầuemramắtbạnthâncủaanhtrêncươngvịbạngáianhđi.

Linhđịnhgiãy ravànóigì đónhưngbàn tayđangôm trênvai cô củaCườngđãsiếtchặtlạinêncôđànhimlặng.CôđưamắtnhìnĐại,chỉthấyanhvẫnbìnhthản.Anhđưalyrượuvềphíatrướcmặtcô:

-Rấtvuikhiđượcgặpem.Linhcũngđưalyrượuvanglên,nhìnvàovẻmặt tươicườicủaanh,cô

chợtnhớlại,cáchđâykhônglâu,trướcmặtĐại,Cườngcũngđãbắttayvàcườivớicônhưthế,nụcườivừahờngiận,ghentuông,vừayêuthươngvôtận.

Nụcườitrênmặthaingườiđànônglúcnàykhihọnhìnnhaulàmcôsợ.Côcócảmgiác,nếukhôngcómìnhởđây,họđãnóichuyệnvớinhaubằng

nắmđấmtừlâurồi.Đại nhìnCường cười, việcgiữa anhvàLinh, dù lúcnày anh rấtmuốn

nghiềnnátcôtrongtaymàhỏichorõràngmọichuyện,nhưngviệcgìanhphảinóichuyệnđóvớicôtrướcmặtCườngchứ?

Thằngbạnanhđãmuốncôngkhai,vậythìanhsẽcàngámmuội.Dù làbạn thân,nhưngCườngđãmột lần chơikhămanh,vậy thì cũng

không thể trách anh được.Huống chi,Đại vẫn có cảmgiác, giữaLinh vàCườngkhágượnggạo.NếuhọthựcsựyêunhaunhưhọđangcốtỏrathìtạisaoCườnglạiđồngýđểLinhvàolàmởnhàanh,ởgầnthằngbạnmàCườnghiểurõhơnaihết?Nếuhọthựcsựđangyêunhau,tạisaocôlạicóphảnứngđồngtìnhkhianhhôncônhưthế?

Mọichuyện,sẽchỉlàchuyệncủariênganhvàLinh,dùCườnglàaithìcũngkhôngcóquyềnxenvào.

Bữatốidiễnratrongkhôngkhívôcùngquáidị, tớinỗicôgáiphụcvụđứngởphíasaucũngluốngcuốngcảchântay.Tronglòngcôtựhỏi,côgáingồiởđócuốicùnglàai, tạisaokhicôtavừaxuấthiệnthìhaingườiđànôngđangtừbạnbèthânthiếtlạibiếnthànhkẻđịch?Giámđốccủacôchưakhinàocótháiđộnhưthếtrướcnhânviên.

Suốtbữaăn,Đạituyệtnhiênkhônghỏitớinhữngchuyệncũ,càngkhônghỏitintứccủaNhậtLệ,chỉchútâmthưởngthứccácmónănvàkhôngngớtmiệngkhenngon.MặcdùnhữnglờikhencủaanhnghevôcùngchânthậtnhưngcảCườngvàLinhđềunhậnratrongđókhôngítýtứgiễucợt.Thỉnhthoảng,Đại lạichènvàomấycâuhỏivuvơvềcuộcsốngcủahaingườiởbênMỹ,nhưngcũngchỉdừnglạiởđómàthôi.

Cuốicùng,trướckhiravề,ĐạicònkhôngquênhỏixinsốđiệnthoạicủacônhânviênrótrượuvớilờihứachắcnịchsẽmờicôđiuốngcàphêsaukhicôtancangaytrướcmặtCườngvàLinh.

~oOo~

Cườngdừngbướctrướccổng“ẨmThựcĐạoQuán”,dùbâygiờkhôngcònsớmnhưnganhvẫnlưuluyếnkhôngmuốnchiatayLinhchútnào.Hômnay, vì cách cư xử lạ lùng củaĐại trong bữa ăn nên tâm trạng Linh vẫnkhôngđượctốt,côcóvẻlolắngnhiều.Mặcdùanhđãcốgắngtrấnancô,

nhưngLinhvẫnkhôngcảmthấykháhơn.Làngườiquenvớisựđấuđátừtronggiađìnhtớingoài thươngtrường,CườngkhôngđơnthuầnnhưLinh.AnhlàbạnthâncủaĐạitừthờiđihọcnênanhrấthiểutínhnếtconngườinày.Đại imlặngnghĩa là tronglòngĐạiđãcósắpxếptâmlývôcùngổnthoả.Đạiimlặngkhôngcónghĩacứthếsẽbỏcuộc.

-Hômnayvất vả cho em rồi.Khôngcần suynghĩnữa, đi ngủ sớmđinhé!Maianhtớiđón-Cườngdừnglại,vuốtnhẹlêntócLinh,âuyếmnhìnvàomắtcô.

Linhhơilùi lại, thoátkhỏibàntayđangđịnhômlấymình.Côcườilắcđầu:

-Anhkhôngcầnđónemđâu.Emsẽtựđitớinhàhàng.-Nếuemkhôngthíchtớiđó,anhkhôngépđâu.-Emhọcđểtrởthànhđầubếp,bếpchínhlànơilàmemcảmthấyhạnh

phúcnhất,làmgìcóchuyệnemsẽghétbỏnóchứ.Thôi,anhvềđinhé,emvàonhàđây!

Linhvẫyvẫytay,quayđi.Cánh tayCườngbuông thõngxuống.Linh đã cự tuyệt hành động thân

mậtcủaanhrấtnhiều lầnrồi,có lẽanhcầnphảichocô thêmthờigianđểchấpnhậntìnhcảmcủaanhmộtlầnnữa.

Linhđivàotrong.Cánhcổngkhéplại,Cườngthởdàimộthơirồilạiquaytrởraxe.

LinhvẫnđứngsaucánhcổngchotớikhinghethấytiếngbướcchânrờiđicủaCường,lúcnàycômớiquayđầuđịnhđivềphòng.Nhưngvừaquayđầu,côđãvaphảimộtthânhìnhcaolớnkhôngbiếtđứngởđótừbaogiờ.

Thấycôđịnhhétlên,ngườiđónhanhtaybịtmiệngcôlại,mộttayvòngqua eo ôm chặt lấy cô khiếnLinh không tài nào giãy ra được.Linh đanghoangmangđãchợtnhậnramùinướchoađànôngrấtquenthuộc-BleuDeChanelforMen-làloạinướchoamàĐạiưadùngnhất.

NhưngtạisaolạilàĐại?Làmsaoanhlạivàođượcđây?Nhận ra Đại rồi nên Linh cũng không cố gắng giãy giụa nữa. Cả hai

ngườicứthếđứngimlặngtrongsân,chotớikhinghethấytiếngđộngcơôtôxadần.Hơnmộtphútsau,bàntayđangbịttrênmiệngLinhmớibuôngra.Nhưngbàn tay còn lại vẫnđanggiữ lấy eo cô, dườngnhưkhônghề cóý

địnhbuông.Linhnghethấybêntaimộttiếngthởdàirấtkhẽ.Côvộiđẩyanhravàlùilại,đúnglàĐạirồi.Anhvẫnmặcynguyênnhưhồichiều,máitócướtđầmsương,dườngnhưanhđãđợicôởđâyrấtlâurồi.Cônhíumàynhìnanh,khôngnhịnđượchỏi:

-Saoanhlạivàođâyđược?-Emtưởngngoàithằngemcủaanhra,khôngaibiếttrèotườngnữasao?

-Đạinhìncô, trongconngươisâu, lạnhcủaanhtrànramộtnét thấtvọngkhónói,chỉcóthểâmthầmhiểumàthôi.

-Anhkhôngnênlàmnhưthế.NếuanhmuốnbiếttintứccủachịLệ,anhchỉcầngọihẹngặpemlàđược-Linhthởdài.

ĐạiđưamắtnhìnLinh, sauđóanh tiến lạigầncô thêmmộtchút,nhìnthẳngvàomắtcô,nóirànhrọt:

-Anhkhôngquan tâmNhậtLệ thếnào.Anh tớiđâychỉmuốnhỏi emmộtcâu,tạisaođãlàmanhđiênđảotớimứcnàyrồimàcòndừnglại?Tạisaolạikhôngtiếptụcđùagiỡnvớianhnữa?

Linhbịtừngtiếngcủacâunóinàylàmchongâycảngười.CôcốvắtóccũngnghĩkhôngratạisaoĐạilạihỏimìnhmộtcâunhưthế?Chẳnglẽanhđangsay?

-AnhĐại...-Linhlắpbắp,khôngbiếtphảitrảlờithếnào.-Trảlờianhđi-Đạinghiêmkhắcnhìncô,lặngyênđợicâutrảlời.-Nhưng...-Khótrảlờiđếnthếsao?-Đạicaumàyhỏilại.-Nhưnganhhỏitớihơnmộtcâurồi-Linhcốhạgiọngnóithậtnhỏ.-Em...-Đạitrợnmắt,níucảlưỡivớicâunóinàycủaLinh.-Anhnóichỉhỏimộtcâumà-TínhươngbướngcủaLinhbắtđầunổi

lên, hay đúng hơn cômuốn thay đổimột chút cái không khí đầy ngượngngùngnày.

-Anhđổiýrồi,giờanhhỏicâugìemphảitrảlờicâuđó.-Vôlý...-Vậyđểanh thửhônemxemcó lýkhôngnhé? -Đạinởnụcườigian

xảo.-Đượcrồi,anhnghiêmtúcchútđi,ởđâykhôngphảichỗđểlàmồnđâu-

Linhgiậtmìnhvộinói.

-Anhrấtmuốnnghiêmtúc,màemthìlạikhông-Đạinhìncô,ánhmắtcũngvụtnghiêmnghịtrởlại-Emcóbiếttừchiềutớigiờ,anhđãmuốnlàmnhữnggìhaykhông?

Linhkhôngđáp,ánhmắtvẫnlenlénnhìnvềphíadãynhànơiôngCươngđangnghỉngơi,chỉsợôngsẽxuấthiệnbấtcứlúcnào.

-Anhrấtmuốnđấmchết thằngbạncủaanhvìđãchơixỏanh lâunhưthế?Anhcũngrấtmuốnômemrồinghiềnnátemratrongtayanhvìemcònnóidốianhnhiềuhơn?

-Vàrồianhxinsốđiệnthoạicôgáiphụcvụđểhẹnhòvớicôtaxảgiậnphảikhông?Xảchưahếtnênvềđâytìmemxảtiếpchứgì?-Linhbĩumôihỏi.

-Sao?Emquantâmchuyệnđóà?Àừ,thìanhcógọiđiệnchocôta,đưacôtađiuốngcàphê,rồicóuốngthêmchútrượu,saukhilàmcôấymêmệttrongkháchsạn,anhquayvềđâytìmem.Vậyđãđượcchưa?

Linhcaumàykhôngnói.Đạikhekhẽcười.Hình như anh thấy vui sướng khi cô đột nhiên quan tâm quámức tới

chuyệnanhvàcôgáiphụcvụkia.-Emkhôngcãicọvớianh.Bâygiờcógìmuốnhỏithìanhhỏiđi,emmệt

rồi,ngàymaiemcònphảiđilàmsớmnữa-Linhravẻkhôngthèmchấp.Đạimỉmcườinhìncô,nghiêmtúchỏi:-Emlàemgái ruộtcủaNhậtLệ,đạtkỷ lụcMasterChefnhỏ tuổinhất

trong những người đang sở hữu danh hiệu này trên thế giới. Nhưng anhkhônghiểu,tạisaoemlạivàolàmgiúpviệctronggiađìnhanh?Mụcđíchcủaemlàgì?NhậtLệđãđiđâu?

LinhnhìnĐại,cônhẹgiọngnói,khôngmuốn tiếp tụckhiêukhích tínhkiênnhẫncủaanhnữa:

-EmvàolàmtronggiađìnhanhlàvìchịNhậtLệ.Mụcđíchrấtđơngiản,emmuốnbiếtchịLệđãđiđâu,tạisaolạibỏđi.Nhưvậyđãđủhaychưa?

-Anhkhôngtin.Emlàemgáicủacôấymàđiđâucôấycũngkhôngnóichoembiết?-Đạilắcđầu.

-Mộtnămtrước,emkhôngliênlạcđượcvớichịLệnênđãgọiđiệnhỏithămmẹconanhKiên,mộtngườibàconxaởHàNộithìđượcbiếtchịLệđãbỏđiđâukhôngrõtungtích.Lúcấy,chuyệntìnhcảmcủaemcũngkhông

suônsẻnênemquyếtđịnhvềViệtNamđểtìmchịgáimình.-Mộtnămtrướcemđã trởvề,vậy tạisaomấytháng trướcemmới tới

nhàanh?Tạisaolạinghĩrằngviệccôấymấttíchcóliênquantớianh?-Đạicaumày,tỏvẻkhôngtintưởng.

-Emkhôngtìmtớinhàanhngayvìemkhôngbiếtlýdochịấybỏđi.Mãisauđó,emvềquêvàtìmđượcmộtcuốnnhậtkýdochịấyđểlại.Emđãđọcvàbiếtđượcrằngtrướckhibỏđi,chịấyđãyêuthầmanh.Đólàmộtquãngthờigiandàiđaukhổ,khichịấyyêuanhnhưthế,màanhlạicôngkhaicónhữngngườibạngáikhác.

-Khoanđã,chuyệnnàythậtvớvẩn.LàmgìcóchuyệnNhậtLệyêuanhchứ?Anhcầucònkhôngđược...-Đạikêulênđầyoanuổng.

-Nhưngđólàsựthật,chịấykhôngnóiyêuanh,chínhvìbảnthânanhquáđatình,khôngdámvứtbỏnhữngcôgáiởquanhmìnhra.Làmgìcócôgáinàochấpnhậnđượcnhưthế.Chịemcũngvậy...

-Đólàlýdocôấybỏđiư?-Đạilẩmbẩm,dườngnhưnhữngthôngtinnàyanhkhôngthểhiểungayđược.

-Emkhôngbiếtcũngkhôngchắcnênemmớitìmcáchbímật tiếpcậnanhđểtìmhiểuchoralẽ.

-Chỉvìchuyệnđómàemtốncônghoátrangmìnhthànhmộtcôgáiquêmùasao?-ĐạinhìnLinhtòmò.

-Hoátrang?Emđâucầnhoátrang?Bảnthânemchínhlàmộtcôgáiquêrồimà-Linhcườinhạt.

Đại thấycôcườinhưthếthì timnhói lên, trongđầuanhlạixuấthiệnýnghĩmuốntrừngphạtcôgáibướngbỉnhnày.Anhtúmlấytaycô,cúixuốngthậtsátmặtcô:

-Nóiđi,vậytạisaolạidừnglại?Emđùavớianhphảikhông?Emtưởnganhsẽtinnhữnglờiemnóisao?

-Emrảnhlắmsaomàđiđùavớianh?-LinhgiãyranhưngĐạivẫngiữchặtlấycánhtaycô,kiênquyếtkhôngbuông.

-Vậytạisaoemdừnglại?Nếuanhnóimuốnemquayvềbênanhtiếptụctròchơicủaemthìsao?

-Đừngcoiđólàtròchơi!Trongkhiemđaukhổsuynghĩvềchịgáimìnhthìanhđơngiảnchỉnghĩnónhưmộttròvuicủaanhthôisao?-Linhgiậndữ

đáp.-Vậynếuanhnóianhthậtlòngmuốnemquayvềbênanh?-Khôngmuốn-Linhkhôngchầnchừđáplại.-Vìsao?EmkhôngyêuCườngmà,đúngkhông?-Đạinhìn thẳngvào

mắtcô.-Chuyệnđókhôngliênquangìtớianh-Linhlắcđầu-Nếuanhthựcsự

trưởngthànhrồithìxinhãyvìNhưÝmàsuynghĩmộtchút,tìmchonómộtngườimẹthậttốt.ĐừngđểcóthêmngườiphụnữnàođaukhổvìanhnhưchịLệnữa.

-ĐốivớichuyệncủaNhậtLệ,anhhoàntoànmơhồ,gầnnhưlàbịđộng.CònvớimẹcủaNhưÝ.Dùsaocôtacũngkhôngcầncon...-ĐạithấyLinhvẫnkiênquyếtgiãyrathìcũngbuôngtay.

-Nếuanhđãrõmọichuyệnrồithìvềsớmmộtchútđi-Linhquayngườiđịnhđiramởcổng.

NhưngĐạiđã lạivươn tayômlấycô từphíasaumộtcáchkiênquyết.RồicúiđầuhônlêncáigáylạnhtoátcủaLinh,gụcđầulênvaicô,thìthầm:

-Hãytintưởnganh,mẹcủacácconanhchỉcóthểlàem.Dướimànsươnggiănggiăngcủađêmkhuya,haiđôimôilạnhdườngnhư

tìnhnguyệntìmtớinhau.Saymê.Đắmchìm.Dướiánhđènmờmờhắtxuốngngõnhỏ,mộtbóngngườiđổdài trong

yêntĩnh,rồitừngbướcchâncôđơnxadần.Lạclõng.Chênhvênh.

CHƯƠNG37BẢOMẪU

Cườngngồilặngyênsaubànlàmviệc,haitayđanvàonhau,đôimắtsauchiếckínhcậncànglúccànglạnhlẽo.Đãkhôngdướimườilầntrongngàyhômnayanhmuốnnổigiận, nhưng sauđóđềukìmchếđược.Anhmuốnchạyđi tìmLinh, nhưng lại sợ cô sẽ khôngvui nếu anh làmphiền lúc côđangnấubếp.Linhrấtbựcbộinếubịxenngangnhưthế.Mặcdùcơngiậndữnàybắtnguồntừcô,nhưnganhlạikhôngthểđitìmcômàtrútgiận.

-Giámđốc,cóngườimuốngặpanh-TiếngcủacôthưkýbáoquađiệnthoạikhiếnCườngnhưtỉnhmộng.

Anhngồithẳngngườilại,sauđónóithưkýhãyđểngườikiavào.Đólàmộtngườiđànôngngoàibamươituổi,lùn,đầucạotrọclóc,mặc

mộtbộquầnáobò,nhìnvôcùngngôngnghênh.NhưngtháiđộcủaanhtakhithấyCườnglạikhôngngạomạnchútnào,chỉtươicườicúichàorồisauđóngồivàobànuốngnướctheosựrahiệucủaCường.

Cườnglêntiếng:-Tôimuốngặpanhvìchuyệngì,chắcanhcũngbiếtrồichứ?-Vâng,bạncủaanhđãnóichoembiếtrồi,hômnayemđíchthânmang

giấytờtớiđâyđểanhxem.Hắnnóirồirúttừtrongtúiáoramấygiấytờđãgấplàmtư,trongấycòn

thấyrõràngcómộtcuốnsổđỏnữa.Cườngcầmlấyđốnggiấytờnhàđấtnày,giởraxemkỹmộtlượt,gậtgù

nói:-Được,tứclàđồngýbánchotôivớigiáthoảthuậnrồiđúngkhông?

-Vâng,anhlàchỗquenbiếtnênemcũngđểlạichoanhđúngbằnggiágốcchỉxinanhthêmmấyđồnggọilàchoanhembồidưỡngthôi.

-Yêntâm,tôilàmănsòngphẳng,khôngđểchoanhthiệtđâu.Anhmuốnlấytiềnmặthaychuyểnkhoản?

-Anhcứchuyểnkhoảnchoemlàđược.Cầmnhiềutiềnmộtlúcnhưthếemcũngthấyrunruntay.

-Đợichút.Cườnggậtđầuvàgọimộtcuộcđiệnthoạiyêucầugiaodịch...Một lúc sau, gã đàn ông nọ tươi cười hớn hở rời khỏi văn phòng của

Cường,hiểnnhiênlàsốgiấytờnhàđấtđãđượcgửilạichỗCườngvớimộtgiárấthời.Cườngcũngkhôngbậntâmtớiđiềuđó,quantrọnglàanhđãcóđượcthứanhmuốncó,thứmàanhđãmongmuốnsởhữutừrấtlâurồi.

~oOo~

Linhvề tớiẨmThựcĐạoQuán thì cũngđãgầnmườigiờđêm,khôngngờvẫnthấyôngCươngđangngồiđộcẩmbênấmtrànghingútkhóitrongVấnTâmĐình.Côbướclênchàoôngmộttiếng,dạonàyLinhhayđisớmvềmuộnnênrấtítkhihaithầytrògặpmặtnhau.

-Concómệtlắmkhông?Côngviệcthếnào?-Côngviệc thìkhôngvấnđềgì thầyạ! -Linhcườinhưngánhmắt lại

hiệnlênvẻmỏimệtkhôngthểchegiấu.-Vậycònchuyệntìnhcảmthìsao?-Chuyệntìnhcảmấyạ?-Linhngạcnhiênnhìnôngtỏvẻkhônghiểuý.-Cáicậutốihômtrướctớiđâyấy,cậutayêuconmà,đúngkhông?-Tốihômtrước?Linhngẩnra,trongđầucôlậptứcnghĩtớiĐại,chẳnglẽtốihômấyông

Cươngcũngbiếtsao?-Anhchàngtớitìmcontừsớm,đợicontớitậnkhuyacũngkhôngchịu

về.Cậutacònngồinóichuyệnvớithầysuốtbuổitối.Thầythấyanhchàngnàychínchắn,tínhtìnhlạitrầmtĩnh,kháđấy-ÔngCươngkhôngđểýtớinétmặtcủaLinh,vẫntiếptụcnói.

LúcnàymặtLinhcũngđãđỏửng.HômấyĐạitớiđâyđợicôtừsớm,vậymàcôlạichorằnganhđihẹnhòlăngnhăngvớicôgáikhác.Đãvậy,Đại

khôngphủnhậnmàcònbịachuyệnđểtrêutứccô.-À,chắcngàymaiconchuyểnvềsốngởcănhộcũcủachịconthầyạ!-

Côvộiđổichủđề.-Saotựnhiênlạivềđó?Ởđâybấttiệngìsao?-ÔngCươngngạcnhiên

hỏilại.-Khôngạ!Nhưngngôinhàđógiờcũngkhôngaiở,conchuyểnvềđó

chocóchúthơingườithôi.DùsaođócũnglànhàcủachịLệconmà.-LầntrướcconbéLệchuyểnvềđórồicũngchẳngmấykhiquayvềthăm

thầynữa...-ÔngCươngthởdàimộthơi.-Thầyđừngbuồn,conhứasẽvềĐạoQuánthămthầymà-Linhróttrà

choôngCươngrồicũngtựtayrótchomìnhmộtlytrànữa.Uốngxonglytrà,lạinhưnhớrađiềugìđó,côngẩngđầuhỏi:-À,thầycóbiếtbâygiờailàchủsởhữungôinhàcủagiađìnhconkhi

trướckhông?-Thầykhôngrõlắm,nhưngthầycóthểhỏithămgiúpcon.Conđịnhlàm

gì,mualạicănnhàđósao?-ÔngCươngtòmònhìncô.-Vâng,consẽtìmcáchmualạingôinhàđó,đólàtâmnguyệnlớnnhất

cuộcđờinàycủaconmà.-Nếucầnthầygiúpgìthìcứtớitìmthầy.Thầycũngcómộtít...Linhgậtđầumỉmcườilặngthinhnhìnramànđêmphủsươngtĩnhmịch.

~oOo~

LinhchuyểnvềcănhộcũcủaNhậtLệcũngđãđượchaingày.Cômấthơnmộtngàymớisắpxếpvàlauchùiđượchếtđốngđồđạcđãphủđầybụivàmạngnhện,Cườngtìnhnguyệnbỏranửangàyđểđưacôđimuasắmđồđạcmới.Cuốicùngcănnhàcũngnhưcósinhkhíhơn.

Mộtbuổitối,Linhvừatrởvềnhàthìngạcnhiênkhinhậnracóánhđiệnsánghắtratừcănhộđốidiện,lẫntrongtiếngkhóccủatrẻconlàtiếngcủamộtngườiđànôngdịudàngdỗdành.ĐólàcănhộcủaĐại.Linhđứngtầnngầnmãi ở cửa, không biết có nên đi vào hỏi thăm tình hình hay không.TronglúccôcòndodựthìTuyếtđãcạyđượccánhcửa,chạyxộctớicạnhcôvẫyđuôimừngrốirít.Sauđónóđivàotrongnhà,vàdườngnhưmuốncôđitheonó.

-Côấyvềrồisaoanhbạn?CótiếngĐạivangra,Linhchưakịpquayđithìcánhcửađãmởhẳnra,

ĐạiđangbếẵmngửaNhưÝ,mộttaycầmbìnhsữa,áosơmixắnvội,giàycũngchưakịptháobỏ.Thấycô,Đạinhưvớđượcvàng:

-Emxem,mãiconbéchẳngchịungủ,thỉnhthoảnglạikhócầmlên,anhdỗthếnàocũngkhôngđược.

Linhtiếnvàotrongnhà,thấycănnhàvẫnsạchsẽtimtươm,khônghềphủbụithìcũnglấylàmngạcnhiênlắm.NhưngcôkhônghỏithêmnữamàđónlấyNhưÝtừtayĐại:

-Conbéđanggắtngủ,chắcdolạnhàthôi.Từtốigiờđãuốngchútsữanàochưa?

-Cóuốnghaibìnhrồi-Đạingâyngôcười.-Haibình?-LinhkinhngạcnhìnbìnhsữatrêntayĐại-Vậymàanhcòn

địnhchonóuốngnữa?Thậtlà...-Conbékhócquánênanhtưởngnóđói...-Đạiphântrần.-Choănvôtộivạthếvừakhôngtốtchosứckhoẻ,vừatạochotrẻcon

thóiquenxấuđó-Linhtrừngmắtcầmlấybìnhsữatrongtayanh-Saosữanguộivậy?Anhkhôngphanướcấmà?

-Đâylàsữatươiđónghộpmà,anhmuathếchotiện,vớilạinhàlàmgìcónướcnóng.

-Anhđúnglàvôtộivạ,khôngchămđượcconthìmangnóvềđâylàmgì?Đạiđịnhkểnhưngrồilạithôi.AnhcũngkhôngthểnóivớiLinhrằnganhđãcãinhauvớibốnênônggiậnđuổianhrakhỏinhà,anhcũnggiậnmàbếluônconđi.AnhcũngkhôngthểnóivớicônguyênnhânkhiếnanhvàôngPhươngcãinhaulàdoôngPhươngbắtanhphảicướivợngay,cònanhthìthẳngthắnnóilàchưamuốn.Anhbếconvềnhàcũ,lạikhôngchuẩnbịtừtrướcnênđànhmuasữahộpchoconuốngtạm,khôngngờbịLinhmắngtétátnhưthế.

Mớiphải tựchămconcómấytiếng thôimàĐạiđã toáthếtcảmồhôi,khôngngờviệcđólạivấtvảnhưthế.Anhcònkhôngkịpthayđồ,khôngkịpcởigiày,hếtchoconănlạithaybỉmchocon,rồidỗnóngủ.Anhlạikhôngbiếthátrunênchỉbiếtdùngcáigiọngêakhôngragiaiđiệugìdỗcon.Conbé lạnhànênchẳngngủngaycho,nếukhôngphảiLinhvềđúng lúcchắc

anhphảibếcontớicầucứuchịgáirồi.CóLinhdỗ,NhưÝlạingủngoan,Đạimớicóthờigianthayđồ.LúcĐại tắmgộixong,quayvềphòngngủ thì thấyLinhđangnằmtrên

giườngvớiNhưÝ,conbéđãngủsay,màcôcũngngủquênmất.Đạimỉmcườitiếnlênnhìnhaingườisauđókéochănđắpchocảhai,khôngngờlạilàmLinhgiậtmìnhtỉnhdậy.

-Emcứngủluônđi.Anhngủởngoàisalon.-Thôi,emcũngphảivềtắmrửathayđồ-Linhvùngdậy.-Cảmơnemnhiềunhé!-Đạigậtđầusauđótheochâncôrangoàiphòng

khách.-Haibốconanhđịnhsốngthếnàyởđâysao?RồiaitrôngNhưÝcho

anhđilàm?-Linhcaumàyhỏi.-Tạmthờithếđi.Mấyhômtớianhsẽởnhàvậy,côngviệcmangvềnhà

làmcũngkhôngsao.ĐợitớikhianhtìmđượcbảomẫuchoNhưÝthìđilàmtrởlạicũngđược.

-Khôngđịnhmangconvềnhờôngbàchămgiúpsao?Ôngbàchămvẫnlàtốtnhấtmà.

-Mấyhômnaykhônghiểusaomẹanhốmthêm,chẳngdậyđượcnữa.AnhmangconbévềđâyđểcôNămcóthờigianchămsócchomẹanh...-Đạigiảithíchmàkhôngnóiranguyênnhânthậtsự.

-Thôiđànhvậy.Emcũngchỉđilàmnửangày,nửangàyemsẽgiúpanhchămsócNhưÝ.

-Vậythìtốtquá!-Đạimừngrỡnói-Haylàemnghỉviệcluônđi,vềđâygiúpanh,tiềnlươnganhtrảkhôngthuakémgìbênấy.

“Bên ấy” mà Đại cố tình nói tránh đi chính là nhà hàng Winter củaCường,nơiLinhđanglàmbếptrưởng.

-Chuyệnđóthìtuyệtđốikhôngđược-Linhlắcđầu-NửangàydànhchoNhưÝđãlànhiềunhấtrồi.

-Anhbiết,anhcũngchỉcầucóthếthôimà-Đạigãiđầu-Thôivềngủsớmđinhé,cảmơnemnhiều.

-Anhcũngngủsớmđi.ĐạimỉmcườikhicánhcửađãkhéplạisaubướcchânLinh.Mộtnụcười

vôcùngtựtin.NếukhôngphảibiếttinLinhđãchuyểnvềđâysốngthìtối

nayanhcũngsẽchẳngquayvềđây.Cườngcóbiệnphápởgầncô,chẳnglẽanhkhôngcóư?AnhcóTuyết,cóNhưÝ,cócănnhàngaysátváchvớicănhộcôđangở,sora,anhcòncólợithếhơnCường.

CHƯƠNG38GHEN

Linhgiậtmìnhbởitiếngbấmchuônginhỏi.Côchồmdậy,dụidụimắtvànhìnsangbêncạnh.NhưÝvẫnngủsaysưasau trậngắtngủồnàohếtcảbuổitrưa.ThờigiansinhhoạtcủaNhưÝhoàntoànthayđổitừsaukhiđượcôngbốđưavềnhàriêng.LinhlàmởnhàhàngtheocanênĐạicũngbịđộngtheo,côđilàmthìanhsẽphảiởnhàtrôngcon,chỉkhinàocôvềthìanhmớicóthểchạytớinhàhàng.Đạiphảimangtài liệu,hợpđồngvềnhàlàm,cókhilàmthâuđêm.Chỉcómấyngàymàanhphờphạchẳn,vẻphongđộ,tiêudiêutrướcđâydườngnhưđãhoàntoànbiếnmất.LinhđangnghĩtớiviệcsẽnhờbácNgântớiđâytrôngNhưÝmộtthờigiangiúpĐại,vìchuyệnnàycứkéodàithìcũngkhôngổnlắm.

LinhrónrénđắplạichăncẩnthậnchoNhưÝrồiđiramởcửa.Mớihơnbagiờ chiều, chắc chắnkhôngphải làĐại.Cửavừamở, côđãnghe thấytiếngCường:

-Emlàmgìmàanhbấmchuôngcảchụclầncũngkhôngmởvậy?Điệnthoạicũngkhôngnghe.Đợichútnữachắcanhphácửavàorồi.

LinhngạcnhiênláchngườisangbênđểchoCườngđivào.Thấycômặcmộtbộđồphongphanh,Cườngnhíumày:

-Đangcóđợtgiómùamàemmặcmátmẻnhỉ?Emmàốmthìailàmthayemđược?

-Anhkhôngcòngìđểnóinữasao?LinhđưachoCườngcốcnướcấmsauđóđivàophòngkhoác thêmáo

gió.CôcũngkhônglấylàmbựcmìnhvìsựcănvặncủaCường.

-Hẹnhòvớiemcũngkhóquáđấy.Emmớicóhơnhaimươi tuổiđầu,nêntậnhưởngđichứ,suốtngàyđilàmrồivềtrốntrongnhànhưmộtbàgiàthếnàyà?

-Emkhông rảnh lắm, dạo này đang phải trông béNhưÝ -Linh ngồixuốngghếđốidiện,bắtđầugọthoaquả.

-NhưÝ?Tớiphiênemnữasao?HaylàĐạinócốtìnhđây?-Cườngnhíumày.

-Dùsaothìnócũnglàcháuemmà.-Đạicóbiếtđiềuđóđâu-Cườngnhúnvai-Anhnghĩnóchỉlợidụngđể

đượcởgầnemthôi.Linhkhôngnóigì.Lúcnàycôvẫnđangrốibờibởinhữngtìnhcảmphức

tạptronglòngmình.Đạicóthểômcô,cóthểhôncô,nhưngcũngchưamộtlần bày tỏ tình cảm với cô.Anh có lẽ chỉ coi cô như những cô gái khácquanhmình.DạonàyvìchuyệntrôngnomNhưÝmàcôkhôngthểtránhnégặpanh,nhưngdườngnhưanhcũngquábậnbịumàkhôngquan tâmđếnđiềuđó.Trongmấylầnthanthởvềsựthờơvớichuyệnlậpgiađìnhcủacontrai,bàNguyệtnóirằngĐạiluônđặtcôngviệclàsốmột,giađìnhchỉlàsốhai.Những chuyện tình cảmvới anh cũngnhư cơngió thoảngqua, để lạichútmùihươngvángvấtnhưngrồicũngsẽtandầntheothờigian.DùanhcónóimuốncôlàmmẹcủaNhưÝ,nhưngcôbiết,vớicátínhcủaanhthìcôgáinàocũngthếcảthôi.

-Nhìnemcóvẻkhôngbằnglòng,anhnóisaisao?-CườngnhíumàykhithấyLinhkhôngnóinănggìthêm.

-Emkhôngquantâmmụcđíchcủaanhấy,emchỉquantâmđếnNhưÝthôi.

-Tạisaoemvẫnmộtmựccựtuyệttìnhcảmcủaanh?Chúngtađãtừngrấtvuivẻ.Nếulàchuyệntrướcđây,anhthừanhậnlàanhsai,đúnglàanhđãtừngcósuynghĩmuốnlợidụngemđểkéoNhậtLệvềcôngtymình.Nhưngsauđómọichuyệnđãthayđổi,embiếtmà,đúngkhông?

-AnhCường,chuyệncủachúngtađãchấmdứtlâurồi.-Anhmuốnđưanóquaylạivạchxuấtphát.-Emđãtừngrấtyêuthươnganh,nhưngđólàchuyệnthuộcvềquákhứ.

Vàtớigiờphútnày,chúngtakhôngthểquaylạivớinhau,lýdohoàntoàn

khôngphảivìnhữngchuyệnhiểulầmtrướckia.-Vậytạisao?LinhnhìnvẻtứcgiậncủaCườngvànuốtcâutrảlờivàotronglòng.Cô

khôngthểnóilàvìcôđãcótìnhcảmvớimộtngườiđànôngkhác,ngườiđókhôngphảiaixalạmàchínhlàĐại.Côkhôngmuốntạothêmbấtkỳxungđột nào giữa hai người này nữa.Cô như đứng giữa hai người họ, quá xaCườngmàcũngkhônggầnĐại.

CònCường, dù không nghe thấy những câu nói sau cùng củaĐại vớiLinhtrongcáiđêmanhquaylạiĐạoQuánvìmuốnnóirõràngchuyệntìnhcảmvớicô,dùkhôngthấyhaingườihọômhônnhau,nhưnganhbiết,đãcósựthayđổitrongthếgiớitìnhcảmcủahaingườiấy,mộtsựthayđổimàanhkhôngthểnàolenvàonổi.Anhphátđiênlênvìđiềuđó,nhưngvẫncốgắngtựmìnhđènénsựtổnthươnglại.Anhkhôngbiếtlàmcáchnàođểcứuvãnđượcchuyệntìnhvôvọngcủamình.

Đúnglúcnày,ngoàicửalạicótiếngbấmchuông.Linhđặtcondaolàmbếpxuống,chậmrãiđi ramởcửa.Cườngngồi im,cốgắngsắpxếp lạisựhỗnloạntronglòngmình.MỗilầnđốidiệnvớiLinhanhđềubịvẻbìnhthảnvàlạnhnhạtcủacôlàmchomấthếtbìnhtĩnh.

LinhsửngsốtkhithấyĐạiởsaucánhcửa,phíasauanh,cònmộtcôgáikhácnữa.Đạimỉmcườigiảithích:

-Đâylàbạnanh,côấymuốntớithămNhưÝ.Côgáiấynói tiếngmiềnNam.Linhmởhẳncửađểhaingườihọbước

vào.ThấyCườngđangngồiởtrênghếsalonlườinhácđọcmộtcuốntạpchí

vềẩmthực,Đạikinhngạchỏi:-Saoônglạiởđây?-Vìcôcongáiquýhoácủaôngnênchúngtôikhôngthểrangoàihẹnhò

đượcchứsao?-CườngtrảlờiĐạivớivẻgiễucợt.KhinhìnthấyTườngVi,anhnóitiếp:-Chàocônhàvăn,cơngiónàođãđưacôtớiđâythếnày?Linh nghe thấyCường chào vậy thì cũng liếcmắt nhìn sang cô gái đi

cùngĐại,ngườimàCườngđãtừngkểchocônghemộtlần-côbạngáimớinhấtcủaĐại.TườngVithấyCườngnóiđếnmìnhthìngạcnhiênhỏilại:

-Ủa,anhbiếtemhả?-ỞngoàiCôTô...Nhanhquênvậysao?-Cườngnháymắt.Nhưnhớra,TườngVi“à” lênmột tiếngnhìnĐạinhưngĐạiđãđivào

phòngNhưÝrồi.-A,nghenóiemtừngđạtgiảiMasterChef?-TườngViháohứchỏi-Chị

cũngrấtthíchnấuăn,lúcnàochịcóthểhỏiemvàichuyệnđểlấyíttưliệuviếtđượckhông?

Linhgậtđầucườivớicôgáihoạtbátnày.CôcũngcóthểnhìnratạisaoĐạilạicóhứngthúvớiTườngVinhưthế.Mộtngườinăngđộng,cátínhvàđặcbiệt,dùkhôngthểkhiếnđànôngthấtđiênbátđảonhưngcũngđủkhiếnngườitasaymêkhôngdứtrađược.

Trongphòngchợtvang lên tiếng trẻconkhóc.TườngVinhổmdậy, tòmòchạyvàotrong.NgoàighếchỉcònCườngvàLinhngồilại.

-Nóvẫn thoảimái chạyvàophòngngủ của emnhư thế sao? -Cườngrướnmày hỏi Linh, giọng anh đãmất hoàn toàn vẻ tự nhiên vốn có củamình.

-Không.Chưatừng.-Anhthấykhônggiốngnhưlầnđầu-Cườngkhoanhtayngồingảhẳnra

salon.-CólẽkhichịNhậtLệcònởđây,anhấyđãtừngravàoquenrồi-Linh

đáplạithẳngthừng.Đánglẽra,CườngphảicảmthấyvuivẻkhiĐạicôngkhaiđưacôbạngái

mớiquenvềnhàchơi.NếuthếthìmốiquanhệgiữaĐạivàLinhchắcchắnlàkhôngsâusắcnhưanhvẫntưởng.VậymàCườnglạikhôngthấyvuimộtchútnào.AnhcóthểthấyđượctháiđộgượnggạocủaLinhsauvẻbìnhthản,thờơnày.

Mấyphút sau,ĐạibếNhưÝđi rakhỏiphòng.TườngVicũngđi theosau.NhưÝcóvẻnhưđãnínsautrậnhờnkhóckhibịôngbốxấutínhcủamìnhphágiấcngủngon.Lúcnàyconbéđangcầmconvịtđồchơitrêntay,miệngbibabibônhữngtừvônghĩa.Đạingồixuốngghế,ômcongáivàolòng,mỉmcườihiềntừ:

-Banngàynómàngủnhiềuquáthìtốilạichơikhuya,chẳnglàmviệcđược.

-Embénhìnyêuquá,vậymàemẵmlàlạikhóc-TườngVivẫncốgắnglàmquenvớiNhưÝ.

-NhưÝbiếttheorồi,lạngườilàkhócngay.Emphảichơivớinómộtlúc-Đạigiảithích.

-Ôngnênkiếmhẳnmộtngườitrôngtrẻđi,khônglẽcứthếnàymãià?-Cườnggợiý-Nhỡngàymaitôibắtnhânviêncủatôităngca,làmcảngàythìsao?

-Lúcđóphảixemôngcógiữđượcchânnhânviênkhôngđã-Đạicườinhạt.

-Anhấynóiđúngđấy-Linhchợtlêntiếng-Nếuanhkhôngtìmđượcthìemsẽtìmcho.BácNgân,báchọxacủaemtrướcđâycũngtừngtrôngtrẻconrồi.Emsẽnóibácấysangtrônggiúpmộtthờigian.

-Vậythìhayquá.Nóithậtlàgiaoconchongườixalạanhkhôngyêntâmchútnào.

Rồinhưchợtnhớra,anhnóitiếp:-À,chútnữaLâmvớiMinhcũngsangđây,emchoanhmượnbếpvàđầu

bếpluônnhé!LinhcònchưakịplêntiếngthìCườngđãnóichenvào:-Lâurồitôicũngkhônggặphaiđứanó.Làmmộtbữanhậucũnghayđó.

Sẵncóđầubếpsiêuhạngởđâyrồi.-Ờ,từhômhaibốcontôichuyểnvềđây,bànộikhôngyêntâmnênbảo

haiđứanósangthămcháudùm.Bàmàdậyđượcchắcbàcũngđòisangđâylâurồi.ĐồănanhvớiViđãmuavềrồiđấy,chỉviệcvàobếplàxongthôi.

~oOo~

Mọingườiănxongbữa tốicũng tớigầnmườigiờ.Mấyngườiđànôngđềusayhếtmộtlượt.LâmthìđượcTrangtớiđónvềngaysauđó,ĐạiđượcTườngViđưavềphòngmìnhngủ,MinhvàCườngcũngvềluôn.Linhthudọnđốngbátđĩangổnngangđểvàobồnrửarồiquayralaudọnnhà.NhưÝcũngđãngủđượcmộtlúcnêncômớirảnhtaylauchùinhưthếnày.ĐanglúihúilaunhàthìTườngViđếngần.

-Hômnayemvấtvảquá,đồănemnấurấtngonnha!-Chúngtacùnglàmmà.Chịchưavềsao?-LinhngẩngđầunhìnTường

Vi,thấycôđangdọnđốngđồchơitrênghếsalon.-Chịcũngvềngayđây,sangxememcócầngiúpgìkhông?-Khôngcógì,cũngxongrồi-Linhlắcđầu.-Saunàycócơhội,emchochịtớihọcnấuăncùngemnha.-Vâng,được,nếuchịtínhởlạiđâylâudài.-Chịmớiđiphỏngvấnxinviệcởngoàinày,ngườitanhậnrồi.Sangđầu

thánglàchịđilàmluôn-TườngVihàohứngkhoe.-À,thếlàchịtínhởngoàinàyluônạ?-Ừ...ChịthấymìnhcóduyênvớiHàNộilắmnênmuốnởđâymộtthời

giandàixemthếnào.Nhưngchịkhôngcónhiềubạnởngoàinày,nênthỉnhthoảngđượctớichơivớiemlàchịvuilắmrồi.

TườngVidọnhếtđốngđồchơicủaNhưÝrồichàoLinhravề.Linhtiễncôgáiracửa.SaukhiTườngViravềrồi,cômớithởramộthơi

thậtdài.Thậtmaylàtốinayđãkhôngcóchuyệngìkhóxửxảyra.Minhgặplạicônhưngtháiđộvẫnlặngnhưnước.Cảhaiđốivớinhaubằngmộttháiđộkhôngxacũngchẳnggần,giốngnhưhaingườibạn thân lâungàymớigặplại,nhẹnhàngvàđầytìnhcảm.

Mặcdùtốinaymệtmỏilàmcôbuồnngủtớidípcảmắt,nhưngLinhvẫnthấykhoankhoáikhiđượcđứngởbếp.Cônghiệnnấuăn,nghiệnmùibếp,vànghiệncảviệcđứngdọndẹp,lauchùicănbếpchotớikhinósángbónglên.Nógầnnhư trở thành thói quenmỗi ngày trước khi đi ngủ củaLinh.Khôngkhinào cănbếp của côbừabộnhay cómộtvệt bẩnnào.Ngaycảtrongnhữnglúcbuồnnhất,bốirốinhất,lolắngnhất,chỉcầncôngồiởmộtgócnàođótrongcănbếp,mọithứtronglòngcôsẽtừtừlắngđọng.

HànhđộngcủacủaLinhđộtngộtdừnglạikhiđộtnhiêncóhaibàntaytừphíasauvươntới,vòngquaeovàômlấycô.Linhrùngmìnhkhimộthơithởnóngcháyvàđầymùirượuphảvàomộtbêntai,xộctớitrướcmặt,mộtmáiđầugụchẳnxuốngvaicô.Linhgiãyranhưnghaicánhtaykiatưởngômhờhữngmàvẫnvôcùngchặt,lưngcôdánchặtvàotấmthânrắnchắccủangườiđànôngthoangthoảngmùinướchoamangvịbiểnấy.

-Đừnggiãy,choanhômemchỉnămphútthôi.-...-Đượcrồi,thìhaiphút,haiphútcũngđược.Choanhngủmộtlúc.

TiếngĐạithìthầmnhưrungủởbêntaicô.Saumộtphútđìnhchỉ,Linhlạitiếptụcláchcáchvớiđốngbátđĩatrongbồn,coinhưĐạikhônghềđứngđó.

-Emthậtgiống...giống...mộtcôvợ...-Đạihơinhếchmiệngcười,giọngnửasaynửatỉnh,chỉcóvòngtaylàvẫnkhôngbuông.

-AnhvàophòngngủvớiNhưÝmột lúcđi,đểemcòndọnbếp.Phiềnchếtđiđược-Linhcốđẩyanhramộtlầnnữa.

-Đừngmanhđộng.Anhmàkhôngkiềmchếđượclàcóchuyệnđấy.Tấtcảnhữngcôgáiđiquađờianh,đềubắtnguồntừ...nhữngcơnsay-Đạisiếtchặttayhơnmộtchút-Màtạisaonhỉ?Tạisaoanhlạikhôngdámlàmgìemnhỉ?Có cái gì đó nhắc nhở anh... ừ... nó cảnh cáo anh... không nên đánhđồngemvớinhữngcôgáikia...

LinhchợtnhớđếnTườngVivàmộtcảmgiáckhôngvuichợtùatớikhiếncôkhônggiữnổibìnhtĩnhnữa.CômạnhmẽxôĐạira,gắtgỏng:

-Cầngáithìgọicônhàvăncủaanhquaylạiđi,đừngởđâylảinhảinữa.Đạibịđẩyra,mấtđà,vavàochiếcbànănởđằngsau,ngãngồixuốngsàn

nhàcái“uỵch”.Linhnghethấytiếngngã,vộiquayđầunhìn,sauđócôtháotạpdềđặtlênbồnrửa,chạylạiđỡĐạingồilênghế:

-Trờiạ!Sayvớichảsưa.Anhcósaokhông?Đivềphòngngủnhé!-Emcứlàmviệccủaemđi,anhuốngnhiềunhưngcũngchưaănthuagì

đâu.Màkhinãyemnóicáigìấynhỉ?Cônhàvăncủaanh,ýemlàTườngViấyhả?

Đạinhếchmiệngcười:-Sao?Côấyđượckhông?LàmmẹcủaNhưÝđượckhông?-Đóđâuphảiviệccủaem-Linhquaytrởlạivớicôngviệccủamình,cố

tìnhlảngtránhvấnđề.CôsợĐại lúcanhsaycònhơnlà lúcanhtỉnh.Vì lúcsay,anhhaylàm

nhữngviệcđiênrồ,màđaukhổnhấtlàcôlạikhôngbiếtnhữnglờianhnóirakhiđólàthậtlònghaynóirồiquên.Vìsaumỗicơnsay,anhchẳngnhớgìnhữnglờibảnthânđãnói,thếthìcókhácnàonóiđùađâu.

Đạivụtđứngdậy,tiếntớitúmlấycánhtaycô,kéocôxoayngườilại,épcôđứngdựathànhbếp,ghésátmặtcôkhiếnLinhphảihơingảngườirasau:

-Emđangghenđúngkhông?Nóiđi,emđangghenđúngkhông?

-Không-Linhbịmùirượunồngnặclàmkhóthở,vộiquaysangmộtbênđáp.

-Cómà,emghenmà.Anhbiết...-ĐạicườicườivàbấtngờhônlêntaicôkhiếnLinhbủnrủncảngười.

-Anhcóthôiđikhông?-LinhvộiđẩyĐạira.-À...ừ...mộtcôgáinhưem,khôngcầnđểýtớimộtthằngnhưanhlàm

cáigì,cóthìcólẽcũngchỉvìcongáianh...-Đạicườikhẩy,quayđầuđi,cayđắngnói.

Rồi anh cất bước định đi ra phòng khách.Đi được vài bước, anh chợtquaylạinhìnvàolưngcô,cườinóitiếp:

-Nhữngthằngđànôngquanhem...anhcũngbiếtghenđấy.CâunóiđầyvẻhờhữngnàycủaĐạilàmchoLinhkhựnglạitronggiây

lát,cảngườicôrunbắnlên.

CHƯƠNG39TRẬNHỎAHOẠN

Đạiđặttậphồsơxuốngbànvàlấytaybópbóptrán.Khônghiểusaotừlúcđi làmtớigiờanhkhôngthểtậptrunglàmđượcviệcgì, tronglòngcứthấp thỏmbấtan.Nếukhôngphảinhàhàngcóviệcgấpcầngiảiquyết thìhômnayanhđãnghỉtrọnvẹnởnhàvớiNhưÝrồi.Khôngngờ,Thưvừatớithămhaibốconanhthìviêntrợlýlạiđiệnđếnnóicóviệcgấpcầntớigiảiquyết.ThếlàanhđểThưtrôngNhưÝ,chạyvộilênđâyvàbịmắckẹtvớiđốnggiấytờsuốttừsángtớigiờ.Anhcàngmuốngiảiquyếtchoxongđểvềbaonhiêuthìđầuóclạicàngmấttậptrungbấynhiêu.Mỗilúcanhđiệnvề,ThưđềunóiNhưÝđangởcùngcôvàrấtngoannênanhmớiyêntâmmộtchút.Quabữatrưa,Linhsẽđilàmvề.CóLinhtrôngNhưÝthìanhkhôngcầnphảilolắnggìnữa.

Ngồiđọcthêmmộtlúc,độtnhiênruộtganĐạinóngbừngbừng.Chẳnglẽanhsắpốm?ĐạicònđangđịnhgọithưkýmangchomìnhchútnướcmátthìcóđiệnthoạicủaMinh.

Đạibắtmáy.MinhchỉnóimộtcâungắngọnnhưngvớiĐạikhôngkhácnào sétđánhngang tai.Tớigầnbamươigiây sau,khi anh sực tỉnh lại thìđiệnthoạiđãrơixuốngđấttừbaogiờ.Cũngkhôngthèmnhặtđiệnthoạilên,khôngcầnmặcáovestđangvắttrênghế,Đạichạyrakhỏivănphòngvớitốcđộnhanhnhấtcóthể.TrongđầuanhlúcnàyvẫncònvangvangcâunóicủaMinh:

“Khuchungcưnhàanhbịcháy,vềnhanhlên”.KhiĐạivềtớisânkhuchungcư,anhquẳngchiếcxemáymượncủamột

nhânviênđổnhàovàobồnhoa,đầutócrốibùlênvìphóngxequánhanh,lạikhôngđộimũbảohiểm,quầnáoxộcxệch,hoàntoànkhôngcònmộtchútphongtháinàocủaônggiámđốctrẻthườngngàynữa.Dướisânkhuchungcưlúcnàycótớihaichiếcxecứuhoả,ngườiđứngnhốnnháochậtních,mộtvòngdâyđượccăngtrướclỗilênkhuchungcưđểđảmbảokhôngaiđượcđivào.Đạingẩngđầulênnhìn,chỉthấykhóiđenvẫnbốcra,mắtanhnhưnhoèđikhinhìnthấyđóđúnglàvịtrícănhộcủamình.

MắtĐại đỏ ngầu, anh gầm lênmột tiếng khiến hàng chục người đangđứngbàntánnhốnnháophảiđưamắtnhìn,chỉthấymộtthanhniêntrẻđangcốgắngvượtquanhữngngườibảovệđểchạylêntrên,mặcchonhữnglờicanngăn.

-Anhkhôngđượcvàođó,lửacònchưađượcdậpxong,rấtnguyhiểmtớitínhmạng.

-Buông tôi ra... -Đại gầm lên -Con tôi cònở trên đó...Buông tôi rangay...

-Giữchặtlấyanhta-MấyngườibảovệvộivànggiữchặtlấyĐại,khôngnghĩgãthanhniênnhìnthưsinhnàylạikhoẻtớinhưthế.

-Bỏtôira...Contôi...Concủatôi...-Đạivẫncốgiãygiụa.TrongđầuanhlúcnàychỉtrànngậphìnhảnhcủaNhưÝ,nụcườingây

thơhồnnhiêncủaconbé,tiếngnóêa,bậpbẹnóichuyệnvớianh,bàntaytrắngmĩmmĩm,đôimắt đen láy, cáimá lúmđồng tiềnxinhxắn...Tất cảhiệnrõmồnmộttrongđầuĐại.Mộtsựsợhãixâmchiếmhoàntoànlấytâmtrí anh, khiến anh không thể bình tĩnh lại, khiến anh chỉ muốn vượt quanhữngngườinàyđểchạylêntrênkia.

-AnhĐại...TiếngMinhquátlênbêntaikhiếnĐạisựctỉnh.Anhquaylạinhìn,thấy

bốđangđứngnhìnanhloâu,mẹanhthìkhócngấttrongtaycôNăm.Minhxôngtớigiữchặtlấyanh,nóinhưquát:

-Anhchạylênđólàmvướngchânngườita,ởđâyđợiđi.Đạinhìnnhữngngườithântronggiađình,chẳngcòntâmtrímàchàohỏi

họ.Đôimắtanhlúcnàyđãdạiđikhithấymộtthânhìnhđangquỳsụpởmộtchỗ,gụcđầuxuốngmàkhóc.Mặcdùngườiđógụcđầu,nhưnganhvẫncóthểnhậnra.Anhlao tớinhưđiên, túmchặt lấyvaingườiđó,kéocôđứng

dậy,gầmlênnhưmộtconmãnhthú:-Contôiđâu?Tạisaocôlạiởđây?Côởđâycòncontôiđâurồi?Cô gái bị anh siết chặt hai vai thì đau quá vội hét lên, nhưngĐại vẫn

khôngcóchútthươngxótnào.ĐôimắtĐạiđãtoànmộtmàuđỏcủatơmáu:-Cônóiđi?Contôiđâu?-Em...Emkhôngbiết...Emđirangoàimuagiấyvẽ, lúcvề tớiđâythì

đã...Emxinlỗianh... -Thưnấclêntừngcơn,cảngườirunbầnbật,giọngcũngkhảncảđi,rõràngcôđanghoảngsợvàđãkhócrấtnhiều.

-Khốnnạn...-ĐạikhôngnhịnđượcvungtaytátThưmộtcáikhiếnmộtbênmátrắngmịncủacôhằnrõvếtnhữngngóntayđỏ-Côđimuagiấyvẽđểcontôilạimộtmìnhsao?Cô...Tôigiếtcô...

Thưcorúmcảngườilại,tronghaimắthiệnrõvẻhoảngsợkhinhìnvàođôimắtđiêncuồngcủaĐại.Anhđang tứcgiậnkhôngcáchnàokiềmchếđược.

-AnhĐại...-MinhtúmlấyĐạikéoratrướckhianhdoạchocôgáitrướcmặtmìnhchếtkhiếp-Bìnhtĩnhđi...

MinhcaolớnhơnĐạinêndễdànggiữđượcanh.ĐôimắtđỏcủaĐạilúcnàyđãđượcphủmộttầngnước,cólẽanhđangcốkiềmchếbảnthânkhôngkhócrốnglênnhưmộtđứatrẻ.Hơnbấtkỳlúcnào,anhcảmnhậnrõđượcnỗiđaumấtmát.Lúcnày,anhlạihoàntoànbấtlực,cảngườikhuỵuxuống,khônggượngdậynổi.Vàkhianhnghethấyaiđónóirằng:“Cảcănnhàđềucháythànhtrohếtrồi”thìanhkhôngthểkìmchếđượcnhữnggiọtnướcmắtcủamìnhnữa.

BàNguyệtchỉkịp thốt lênmột tiếng:“Cháuơi...” rồicũngngấtxỉuvàđượcđưatớibệnhviện.ÔngPhươngnắmchặthai tay,nénnướcmắtnhìnthằngcontrailớncủamình,đứaconchưatừngkhócmộtlầnkểcảkhiôngđánhnó.MinhđứngngaycạnhĐạicũngđưatayáoquẹtnướcmắtđi.Từlúctớiđây,anhđãcốliênlạcvớiLinhnhưngkhôngđược.NhưÝcũnglàcháucủa Linh, nếu cô biết chuyện, liệu cô có vượt qua được cú sốc này haykhông?

-Nguyênnhâncủavụhoảhoạnnàylàgì?Cácanhđãtìmrachưa?-ÔngPhương lên tiếnghỏingười línhcứuhoả.Lúcnày,chỉcóông làgiữđượcbìnhtĩnhnhất.

-Đámcháybắtđầutừcănhộ608.Ngọnlửabắtđầutừphòngkhách.Ởphòngnàycórấtnhiềusáchnênđámcháycàngbénnhanhhơn.Mấycănhộcùngtầngkhôngsaonhưnghệthốngđiệncủatoànkhuchungcưđãbịcháychậphoàntoàn.Cũngmaykhiđókhôngcóaisửdụngthangmáy.Chitiếtchúngtôisẽđiềutrathêm.

-Vâng,vậynhờcácanh-ÔngPhươngđưamắtnhìnĐạirồithởdàinói.Nhữngchiếcxecứuhoảcuốicùngchuyểnbánhrờiđi,đểlạiđámngười

vẫnkhôngngừngnhốnnháo.ÔngPhươngđịnhnóivớiĐạimấycâuthìthấyLâmchạytới,mồhôinhễnhại,trangphụcdiễncũngkhôngkịpthay.

-Bố,mọichuyệnthếnàorồi.ÔngPhươngđưamắtnhìnvềphíaĐại,khôngtrảlờimàchỉlắcđầu.Lâm

thấyanhtraimìnhđangkhócthìrùngmìnhmộtcái,dườngnhưđãhiểutoànbộmọichuyện.Trongđiệnthoại,dùngắngọnnhưngMinhcũngđãnóichoanhbiếtquarồi.Lâmmímmôi,haitaysiếtchặtlạirồiđộtnhiênanhxôngtớitúmlấycổáoĐại,gầmlên:

-Anh đứng dậy cho tôi...Anh nói đi,một đứa bémà anh cũng khôngchămnổilàsao?Anhcóthểbỏconởnhàvàyêntâmchạyđilàmđượcsao?

-Bỏtaora...-ĐạibịLâmtúmcổnhưthếthìcơntứcgiậnlạibắtđầubộcphát.

-Haiđứacóthôingayđikhông?-ÔngPhươnggầmlên.-Taobảobỏtaoracơmà-Đạigằngiọngvàrồinhưmuốnxảhếtmọithứ

tronglòng,anhvungtayđấmthẳngvàomặtemtraimình.-A...-Lâmbịđánhmộtcúthìđưataybưngmá,haimắtlongsòngsọc

quaylạinhìnĐại,rồianhcũngtrảđòn-Khốnkiếp,anhlàthằngkhốnkiếp.AnhđãgiếtNhưÝcủatôi...

-Minh,ngănhaithằngđiênđólại-ÔngPhươngnhìnsangthằngconútlúcnàyđangngâyravìhànhđộngbấtngờcủahaingườianhlớn.

-Màycâmmồmlại.Conbélàcontao,màycóphảichanóđâumàmàyhiểunỗiđaumấtcon...-Đạiđiêntiếttrảđòn.

-Ainóilàconanh.NhưÝlàcontôi.Anhngherõchưa,nólàcontôi...-A...-MinhđangđịnhratayngănlạithìbịcâunóiđócủaLâmlàmcho

chếtsữngtạichỗ.-Mày...nóicáigì?-ĐạiđangvungtaylênđịnhxôngvàoLâmthìcũng

sữngsờ,rồianhtúmlấycổáosơmitrắngcủaLâm,gằngiọng-Màynóilạichotaonghe,màyvừanóicáigì.

-Buôngra...-Lâmthởhồnghộc,gạttayĐạira-Phải,NhưÝlàcontôichứkhôngphảiconanhđâu.LàtôiđãgiởtròvớikếtquảxétnghiệmADNđó,conbéthựcralàconcủatôi.Anhgiếtnó,tôisẽgiếtanh...

- Câm... - Trong khi Đại còn đang sững sờ với câu nói này thì ôngPhươngđãbấtngờxôngtớitátbốpvàomáLâm-Mày...mày...mày...

Ông Phương chỉ nói thêm được ba tiếng này rồi đột ngộtmặt ông đỏbừng,ôngđưatayômlấy,vàngãđổvàongườiMinh.

-Bố...bốơi...-Minhgàolên,vộiđỡlấyngườiôngPhương,nóinhưquát-Cácanhđánhnhauđủchưa?Cònkhôngmaugọicấpcứuđi...Bốơi...

CHƯƠNG40BÍMẬTCỦALÂM

Đạithẫnthờbướcvàongôinhàđãcháyđencủamình,đếncảcửacũngkhôngcònnữa,mọithứtanhoang,chỉcònlạimàutrotànvàmùikhétlẹt.Nhữngrèmcửa,giásách,giườngchiếu,tủ,...tấtcảđềucháyrụi.

Vàcảcongáianhnữa...Trongphòng củaNhưÝcũng chỉ còn lạimấy cái khung sắt của chiếc

giườngnơiconbévẫnngủ.Khôngcòngìcả.MấtNhưÝlàcoinhưanhđãmấtđimọithứrồi.Đạingồiphịchxuốnggiữanhà,haitaychốngxuốngnền,ngửangườira,

đầungẩnglêntrầnnhànhámđen,saukhiômcáigiườngchỉcònlạikhungsắtméomókhócrốnglênmộthồi,giờđâyanhcũngchẳngcònsứcđâumàkhócnữa.VệtmáutrênmépdotrậnẩuđảvớiLâmvẫncònnguyên,đãkhôlại,anhcũngchẳngbuồnlauđi.

CáitinmàLâmnóiracũngchỉlàmanhsửngsốtmộtchút,bấtngờmộtchútmàthôi.Khiđứabéđãkhôngcònthìmọithứđềutrởnênvônghĩahết.Bốanhđãquacơnnguyhiểm,mẹanhcũngđãvềnhà.ChịTâmđangởnhàchămsócmẹ,MinhvàLâmởtrongbệnhviệnvớibố.

Chotớigiờphútnày,anhvẫnkhôngdámtinrằnganhđãmấtđiNhưÝ.Anhkhôngtinrằngtừnaysẽkhôngđượcnhìnthấyđứacongáibébỏngcủamìnhnữa.Dùkhôngtinvàonhữngđiềuước,nhưnglúcnàyanhướccóđiềukỳdiệuxảyra,congáianhsẽtrởlạitrongvòngtayâuyếmcủaanh.Nếucóthể,anhnhấtđịnhsẽtìmchonómộtngườimẹthậttốt.

Tiếngbướcchânnhènhẹvanglên,Đạicũngkhôngbuồnquaylạinhìn.

Anhđãquámỏimệtrồi.Lâmđitớibêncạnhanh,cũngngồixuống,tưthếkhôngkhácanhlàbao.

-Saokhôngởtrongđóvớibố?-Bốbảođitìmanh-Lâmđáp.AnhquaysangnhìnLâm,gươngmặttrắngtrẻođẹptraicủaanhchàngca

sĩgiờđãsưngmúplênmộtbên.-Ừm...Xinlỗivìđãđánhchú.Lúcđóanhgiậnquá!-Emcũng thế!Mấthết cả lý trí.Khôngngờanhemmình lại cóngày

đánhnhaunhưhồicònbéthếnày-Lâmcườibuồnbã.-Câunóikiachắckhôngphảinóiravìmấtlýtríchứ?-Đạichậmrãihỏi

mộtcâu.-Cảnhàchắcđềugiậnemvìđãgiấuchuyệnnày?-Bâygiờcógiậnthìcũngcólàmgìđượcđâu-Đạithởdài.-Emlàmộtngườichakhôngđángđượcthathứ-Lâmngửamặtlêntrần

nhà,nóibằnggiọngbuồnthảm.-Chúkhôngphảilàmộtngườicha-Đạilắcđầu.-Ừm,cólẽthế,emđúnglàkhôngxứngđángđểxưnglàchacủaNhưÝ.-Chỉvìsựnghiệpthôisao?Cóđángkhông?-Khôngđáng-Lâmlắcđầu-Khibắtđầumọichuyệnemđãthấykhông

đáng,nhưnglạikhôngcócáchnàođểthúnhận.Emlàmộtkẻnóidốihènhạ,cànghènhơnkhikhôngdámthúnhậnnhữngsai lầmcủamình.Thậtmaymắnvìcòncóanh.

-Vậymẹđứabéthìsao?-Emkhôngbiết.-Khôngbiếtmẹđứabélàaisao?VậyTrangbiếtchuyệnnàykhông?-Trangbiết,biếthết.Thựcra,embiếtmẹđứabélàai,chỉlàemkhông

biếtcôấyđãđiđâumàthôi.-Mộtmốitìnhmộtđêm?-Không...Emyêucôấy.-A!-Đạibậtlênmộttiếngsửngsốt,quaysangnhìnLâm.-KhiấyemvàTrangvẫnchưayêunhau-Lâmgiảithích-Vìsựnghiệp

củaem,cũngvìbảovệcôấy,chúngembuộcphảibímậtmọichuyện.Côấylàmộtcôgái rất tốt,chỉ làbản thânemlạiquácầu toàn,vừamongcósự

nghiệp,lạivừamongcóđượctìnhyêuđẹpnhưmơvớingườimìnhyêu.-Rồisao?-Côấynóivớiemlàchúngemđãcómộtđứacon.-NhưÝđúngkhông?-Ừm,emnghĩthế.NgaykhinhìnthấyNhưÝlàemnhớtớicôấy.-Mọichuyệnthếnào?-Khicôấynóicôấycóthai,emnóiemcầncóthờigiansuynghĩ.Nhưng

cólẽemđãsuynghĩvàimlặngvớicôấyquálâu,côấykhôngchờđược.Côấytớigặpem,nóivìbảovệsựnghiệpchoemnênđãbỏcáithaiđóvàcôấymuốnchiatay.Emkhônggiữđượccôấy,nhìnvàođôimắtcôấylúcđó,emchỉthấysựkhinhghétvàghêsợ.Côấykhinhghétvàghêsợemcólẽvìemquáhèn.

ĐạilặngthinhnghecâuchuyệncủaemtraimìnhvànhớtớiNhưÝ.Mộtđứabéđángthương!

Đạiđịnhhỏimẹđứabélàai thìđộtnhiênanhnghethấytiếngchósủa.TiếngchósủalàmĐạinhưbừngtỉnh,chợtnhớratừlúcxảyrahoảhoạntớigiờ,anhkhôngnhìn thấyTuyếtđâu.Tuyết thôngminhnhưthế,chắcchắnkhôngcóchuyệnnóchịuchếtcháyởđâyrồi.TronglòngĐạinhưdậysóngkhinghĩtớichuyệnnàyvàmộthyvọngmongmanhnhennhómtrongđầuanh.

-TiếngcủaTuyếtđấy.Đạivụtđứngdậyvàchạyrabancông.Nhữngcâycảnhngoàibancông

cũngcháyđenmộtgóc.Đạingóxuốngdưới,chỉ thấyconchó trắngđangđứngởdướisânkhuchungcư,nghểncổlênsủaầmĩ,dướichânnócòncómộtcáigìđómàuđỏrấtnhỏ.

Đạivộivàngphóngmột lèocầu thangbộ từ tầng sáuxuống.Vừa thấyanh,Tuyếtvẫyđuôi,cúixuốngngậmcáivậtnhỏmàuđỏkialên,phóngtới.Tớigần,nónhảvậtđórarồichồmlênngườianhmàhít,màliếm,cáiđuôivevẩyđầymừngrỡ.

-Chóngoan.Màykhôngsaolàtốtrồi-Đạiômlấycổnó,vỗvềconvậtcưngcủamình.

-AnhĐại,cáinàylà...-LâmnhặtvậtmàuđỏlênvàđưachoĐại.Dùvậtđódínhđất,nhìn rấtbẩn thỉunhưngĐạivừa trông thấyđã thốt

lên:-LàgiầylencủaNhưÝ.Sánglúcđilàmanhđãđivàochânconbécho

ấm.ConTuyếtsủalênmấytiếngnhưđồngtìnhvớichủnó.-Tuyết,màyvừaởchỗNhưÝvềđúngkhông?Tuyếtlạisủathêmmấytiếng,ánhmắtnósángngờikhinhìnanh.-Ởđâu,maudẫntaođi-Đạimừngnhưđiên,vộivànggiụcnó.Tuyếtvẫyvẫycáiđuôisauđóquayngườichạythẳngrakhỏikhuchung

cư,đivềphíađườnglớn.-Đểemđánhxe.-Anhchạybộ,chúcứláixetheocũngđược-Đạinóirồisauđólậptức

chạytheoTuyết.MọisựmỏimệttrongngườiĐạilúcnàytheohyvọngdấylênmàhoàn

toàntanbiến.Điềukỳdiệuđãxảyrarồi...

~oOo~

-ConbéngủchưaLinh?-TiếngbácNgânhỏivọngvàotừngoàicửa.-Ngủrồibácạ,chơicảchiềurồimà.-Cháuđãgọiđiệnchobốnóchưa?Chắcnhàbênđólolắnglắm?-Cháugọirồinhưnganhấykhôngbắtmáy.Điệnthoạicủacháuhếtpin

nêncũngkhônggọichongườikhácđượcnữa.Thôiđểchútcháuchạyvềđóxemthếnào.Khôngbiếtvụcháycólớnkhông?Màcũngtạianhta,điđâubỏcảconởnhà,hômnaykhôngphảicháuốmxinnghỉởnhà thìcóphảiNhưÝnguyhiểmrồikhông?

-Thôi,aimuốnnhưthếđâucháu.TranhthủconbéđangngủthìlấyxeanhKiênchạyvềđóxemtìnhhìnhthếnàođi.

-Dạ,ơmàbáccóthấyTuyếtđâukhôngạ?-Lúcnãynócònnằmtrongnhàmà.Conchóđẹpthế,chạyrangoàibịbắt

thìuổnglắm.-Nóthôngminhlắmđóbác,chắckhôngchạyxađâu.-Aimàbiếtđược.Mấykhuquanhđâynhốnnháonhộnnhạo,đủcáchạng

người.A,cậuhỏiai?-GiọngbácNgâncóchútkinhngạc.-Cháu...

TiếngĐạihổnhểnvanglênlàmLinhvộivàngđitừtrongnhàra.Thấyanhmồhôimồkênhễnhại,mặtđỏbừng,hai tayđangchốngvàođầugốithởdốckhôngngừng.TrướcmặtanhlàTuyếtđangnhìncôvẫyvẫyđuôi.VừanhìnlàcôhiểuchínhTuyếtđãđưaanhtớiđây.

-Linh...NhưÝ...NhưÝđâuem?-Nóđangngủrồi-Linhbướcrakhỏicửađáp.Đạinhưtrútđượccụcđáđènặngtronglòng,anhcườimộtcáirồisauđó

ngồiphịchngaytạichỗ,mặcchocơthểmệtnhoài.-Anhsaothế?-Linhlolắngngồixuốngmuốnđỡanhdậy.Đạicườilớnrồiđộtnhiênômghìcôvàolòng,nóikhôngrahơi:-Mayquá...Cảmơnem...Cảmơnem...ThấybácNgânvẫnđangngồinhặtrauởgầnđótủmtỉmcười,Linhđỏ

mặtxôĐạira.Đạiquámệtnênbuôngthõngtay,thởhổnhểnkhôngngừng,nhưnggươngmặtanhlúcnàylạivôcùngrạngrỡ.

LúcnàyLâmcũngđãđếnnơi.GươngmặtméomósưngmúpcủaanhlàmLinhkinhngạcmộtchút.ThấyĐạivẫnđangngồibệtngaydướinềnđất,kháchoàntoànsovớiônggiámđốclịchlãmngàythườngthìLâmbậtcười.NhìnvẻmặtcủaĐạilàanhbiếtmọichuyệncuốicùngcũngổnrồi.AnhlấyđiệnthoạinhắntinvềchoMinhvàchịTâmđểcảnhàyênlòngrồimớilạiquayvàonóivớiLinh:

-Nếuhômnaykhôngcóemchắcanhânhậncảđờimất.CảmơnemđãcứuNhưÝ.

-A,emđangngủthìTuyếtsủaầmĩliêntụcnênemđãramởcửa.Khôngngờthấykhóitừtrongnhàanhbốcra,emchạyvộivàothìthấymấygiásáchđãbénlửacháyhừnghựcrồi,phòngNhưÝcũngởcáchxanênkhôngsao.Cònmaylàcửasổmởnênconbékhôngbịchếtngạtđó.Anhđiđâumàlạibấtcẩnnhưthế?-LinhcaumàynhìnĐạivẻtráchmóc.

-Anhđilàmtừsángnêncónhờmộtcôbạntrôngconbédùm.-Hiểurồi,mấycôbạngáicủaanhtoànlàmấycôtiểuthưchỉbàyviệc

chứđâubiếtlàmviệc.-Thôi,thôi,đượcrồi...-Đạicười-Nhưngsaohômnayemởnhàvậy?-Sángnayemthấyđauđầunênđãxinnghỉ.-Mẹanhnghetinthìngấtđi,cònbốanhthìvàoviệncấpcứu-Đạinói

tớiđâyliếcmắtnhìnLâm.LờinóicủaanhmậpmờnênLinhkhônghìnhdungđượchếtýtứcủanó.-Sao?Haibácgiờsaorồiạ?-Khôngsaorồiem!NếubiếtNhưÝvẫnan toàn thìcáccụkhoẻngay

thôimà.-Emgọichoanhđểbáotinnhưngđiệnthoạianhkhôngaibắtmáycả.-Anhchạyvềvộiquá,đểquêncảđiệnthoạiởvănphòng-Đạigãiđầu.-Thôi,cókhibọnanhđónNhưÝvềnhàđã,cógìđểnóisauđi-Lâm

giụcđầyvẻsốtruột.-Ừ,cònphảivềgiảithíchchobốmẹnữađấy-Đạinghĩtớicâuchuyện

độngtrờimàLâmđãtiếtlộkhinãythìcũngtrởnênnghiêmtúchơn.-Cóchuyệngìsaoanh?-Linhngơngáchỏilại.-Ừm,chuyệnnàyđúng làhơi rắc rối -Đạingậpngừngnhưmuốnsuy

nghĩxemcónêntiếtlộchoLinhhaykhông-ThựcraanhkhôngphảibốđẻcủaNhưÝ,màlàLâm.Vậyđấy...

-Cáigì?Linhvừanghetớiđâythìsắcmặttrởnêntrắngbệch,côhétlênmộttiếng

thấtthanh.

CHƯƠNG41SÓNGGIÓBẮTĐẦU

-Anhvừanóicáigì?-TiếngquátlạnhlẽocủaLinhlàmcảĐạivàLâmđềungẩnra,khôngnghĩcôlạiphảnứngmạnhmẽvớitintứckhôngmấyliênquantớimìnhnhưthế.

-Anhrấttiếckhôngthểnóirachuyệnnàysớmhơn,nhưngNhưÝđúnglà con của anh, không phải con của anh Đại đâu - Lâm cười gượng -Nhưng…

“Chát”tiếngmộtcáitátvanglênlàmĐạivàbàNgângiậtnảycảngười.ChỉthấylúcnàytrêncáimásưngbầmcủaLâmkhitrướclạihằnthêmmấyvếttayđỏlừ.CáitátnàycủaLinhđúnglàkhôngcómộtchútchùntaynào.

-Anhlàđồkhốn.AnhcòndámmởmiệngtựnhậnlàbốcủaNhưÝsao?-MặcdùvungtaytátLâmmộtcáchtứcgiậnnhưngkhinóicâunàythìmắtLinhrớtrahaidòngnước,đếngiọngcũngkhônggiữnổibìnhtĩnhnữa.

-Linh,chuyệnnày…-Đạiđứngdậycườikhổ-Cũngkhôngnên tráchLâm,chúấycónỗikhổriêngmà.

-Vậysaoanhkhônggiữnólàmbímậtcảđờiluônđi-LinhnhìnthẳngvàomắtLâmgằngiọng-NhưÝthậtlàđángthươngmớicómộtngườichanhưanh.

Đạilặngyên,lòngđầykinhngạc,khônghiểutạisaoLinhlạitrởnêngiậndữnhưthế?Nếunóilàvì tứcgiậnthaychoNhưÝ,thaychoanhthìcũnghơi tháiquá rồi, lýdođókhôngđủđểLinhphảnứngdữdộinhư thếnàyđược.

-Thôinào,cãicọởđâythìcònracáithểthốnggìnữa-BácNgânlolắng

kéoLinhraxamộtchút-Cònhaicậu,vàođónNhưÝvềđi.Lâmmímmôigậtđầurồiđịnhbướcvàonhà,Linhđịnhvùngchạytheo

giữlạithìnghethấytiếngĐạiởđằngsau:-Khoanđã…CảbangườiđềuquaylạinhìnĐại,ĐạiđưamắtnhìnbácNgân,thấyvẻ

mặtbáchơibốirốigiốngnhưđanglolắngvìbịanhnhìnthấutâmcan,anhlại đưa mắt sang nhìn Linh, cô vẫn chưa nguôi cơn giận. Anh chậm rãibuôngratừngtừmột,nhưngmỗichữrơivàotaiLinhlạikhiếncôchoángvángcảngười:

-Cácngườivẫncòncógìđógiấutôiđúngkhông?Khôngaitrảlời,điềunàycànglàmĐạithêmbựcbội,anhbướcnhanhtới

gầnLinh,túmlấycánhtaycô,hỏilại:-Emnóiđi,emcòncógìchưanóichoanhphảikhông?-Không…Linhcònchưanóihếtcâuthìphảiimbặtkhinhìnvàođôimắtsắclạnh

củaĐại.Đôimắtnhưnhắcnhởcôrằng,thàcôlặngimcònhơntiếptụcnóidốianh.

-Lâm,chúnóiđi,mẹcủaNhưÝlàai?-Côấy…-Lâmbịhỏimộtcâunàycũngđiếngcảngười,lúngtúngmãi

khôngnóiđược.MặcdùtrướcđóanhđãchuẩnbịsẵntâmlýđểnóiratêncủaNhậtLệ,

nhưnglúcnày,đốidiệnvớianhtraimình,cũnglàmộtngườiđànôngtừngyêucô,Lâmlạikhôngthểmởlờiđược.SựsợhãiđốivớiuynghiêmcủaanhtraiđãkhiếnLâmkhôngdámnóithẳngra.

-Là…NhậtLệ,đúngkhông?Đại nói nốt câu cuối cùng,một câu hỏi nhưng hoàn toàn là lời khẳng

định.Chỉ từnhững thông tinmanhmún, rời rạcvàdườngnhưchẳng liênquan,anhđãcóthểxâuchuỗirasựthậtnày.Điềunàycóthểgiảithíchchotất cả, từviệcNhậtLệđộtngộtbiếnmất, tớiviệcLinhvào làm tronggiađìnhanhnhưmộtngườiđiở,từviệcNhưÝxuấthiệnđầybấtngờ,chotớicáchLinhchămchútnângniuđứatrẻ.Tấtcảđềunóilênmộtđiều,mẹcủađứatrẻnàychínhlàNhậtLệ,cũngchínhlàchịgáiruộtcủaLinh.

-Ừm,phải-Linhlặnglẽgậtđầuthừanhận.

-Emgiỏilắm…-Đạibuôngtaycôra,giọngcủaanhtrànđầythấtvọng.Chỉthừanhậnmàkhônghềgiảithíchgì,điềuđócònkhiếnĐạicảmthấy

buồnhơnlàkhibiếtcôđãnóidốimình.Anhbướcvàotrongnhà,thấycongáiđangngủsaytrênchiếcgiườngđơnsơthìchỉmuốnômchặtlấyconmàômhôn.Nhưnganhngănýnghĩđólại,conbécònsốngsótsauđámcháyđóđúnglàmộtđiềukỳdiệu,màngườimangđiềukỳdiệuấytớichoanhkhôngaikhácchínhlàLinh.Anhcóthểtráchcôsao,khicôhànhđộngchỉtheobảnnăngcủamộtngườidìyêucháu!

ThấyĐạibếNhưÝđirangoài,Linhhơicaumày,nhưngcôcũngkhônghềcóýđịnhngăncản.AnhđưamắtnhìnLâm,chỉthấyLâmthởrađầynhẹnhõm.Anhbướctớigầnnhìncôvàkhẽnói:

-Đừngnhìnanhbằngánhmắtnhưthế,anhsẽđaulắmđấy!Vàrồikhôngquantâmxembiểuhiệncủacôthếnào,anhlặnglẽbước

quacô,đirakhỏikhutrọ.Lâmthìvẫnđứngởđó,dườngnhưmuốnnóigìmà lại không biết nên bắt đầu từ đâu. Sau cùng, anh nhìn thẳng vàomắtLinh:

-VềchuyệncủaNhậtLệ,anhthựcsựxinlỗiem!Emcóthểchoanhbiếtcô ấy hiện đang ở đâu không?Anhmuốn bù đắp chomẹ con cô ấy, anhkhôngmuốncôấyphảichịuthiệtthòithêmnữa.

Linhlạnhlùngnhìnvàongườiđànôngmàtớigiờcômớibiếtlàngườiđãmangtớichochịmìnhvôvànđaukhổ,đaukhổtớitậnkhimấtđi.Mộtmặtcôkhôngmuốnnhìnthấyanhta,khôngmuốnnóivớianhtalờinào,nhưngmộtmặtcôlạicảmthấyngườiđànôngnàyquáđángthương!Anhtađángthươngvìđãkhôngdámđứngthẳngnhưmộtngườiđànông,thẳngthắnnhìnnhậnvấnđề.KhinghĩĐạilàbốcủaNhưÝ,côcảmthấyngườiđángthươnglàchịgáicô,vìđãtraolầmtráitimchomộtngườiđànôngkhôngđángtin.CôkhôngquágiậnĐạinhưlúcnàycôđanggiậnLâm.

-Linh,anhxinem.Thấycôimlặng,Lâmlạinhắclại,giọngnóiđầysựcầukhẩn.-Muộnrồi!Anhvềđi,tôikhôngmuốngặplạianhthêmmộtlầnnàonữa.Linhquayđi,địnhbướcvàonhà,nhưngrồicôlạinóithêmmộtcâu:-Cònnữa,đừngbaogiờnhậnmìnhlàchacủaNhưÝ,anhkhôngxứng

đâu!

-Anh…Lâmkhôngnóiđược thêm lờigì, chỉ có thểđứngnhìncôđivào trong

nhà.Anhhiểu,lúcnàyLinhcóđầyđủlýdođểhậnanh.Cólẽcôcầnthờigianđểnguôingoaitrướckhianhquaylạigặpcôlầnnữa.

AnhmuốngặpNhậtLệ!TìnhcảmanhdànhchoNhậtLệhoàntoànxuấtpháttừtráitim,khônggiả

dối,khôngchiasẻ.Anhđãmừngnhưđiênkhibiếttincôcóthai.Nhưngrồiáplựctừcôngty,từvịtrícủabảnthân,anhđãchầnchừ,haynóiđúnghơnlàanhkhôngdámthẳngthắnkhẳngđịnhnhữnggìmìnhmuốnvànhữnggìmìnhphảibỏ.NhậtLệđãkhôngchờđượcanh!

Từđầuđếncuốilàanhsai.NhậtLệđãtừbỏmộtngườituyệtvờinhưĐạiđểchấpnhậnyêuanh,yêumộtngườicủacôngchúng,yêumộtngườiluônphải épmình thuộc về nhiều người khác. Thế nhưng tất cả những gì anhmangđếnchocôlànhữngcuộchẹnlỡlàng,nhữngđêmdàichờđợivàmộtlễcướivôcùngxavời.

Anhcóthậtsựhạnhphúcvớihàoquanghiệntạihaykhông?Anhcóthậtsựvuivẻkhihàngtrămcôgáivâyquanhvàreohòtênanhhaykhông?Anhchưabaogiờcảmthấymìnhlàchínhmìnhkhilàmộtngôisaođiểntrai,tàinăngbiểudiễntrướchọ.Thếmà,chỉmộtnụcườicủaNhậtLệthôiđãkhiếnanhcảmthấymuốnlàmình,khônggòbó,khôngkiêngdènữa.

Vậymàanhđãđểmấtmộtcôgáituyệtvờinhưthế!Đạisẽkhôngthathứchoanh,Linhcũngkhôngthathứchoanh.Kểcả

đứacongáibébỏngkia,khinó lớn lên,nếunóbiếtchuyệnnày,có lẽnócũngsẽkhôngbaogiờthathứchoanh.Casĩthànhdanhư?Cóđángđểđánhđổichovịtrícủamộtôngbốthấtbạihaykhông?

-Láixeđi.Chúng tavềnhà.Sẽkhôngaibiết chuyệnnày, cho tớikhichúng ta tìmđượcNhậtLệ -Đại đưa tay vuốtmáNhưÝ sau đó nói vớiLâm,giọnganhlạnhlẽo,khôkhốc.

~oOo~

-Anhnóicáigì?Mộttiếngnóinhưhétchóitaivanglênkhiếnkhôngkhítrongcănphòng

cáchâmcũngnónglêntheo.Trangđứngbậtdậykhỏighế,nhìnchằmchằm

vàoLâmđangngồiởđốidiện,cảngườicôrunlênvìgiận.-Emngherồiđó.AnhsẽtìmNhậtLệvề,sẽcôngkhaicướicôấy,sẽthừa

nhậnNhưÝlàconanh!Anhkhôngmuốngiấugiếmnữa.-Anhcóbiếtanhđangnóicáigìkhônghả?-Tranggằngiọnghỏilại.-Anhchắcchắnlàanhhiểumìnhđanglàmgì.Anhchỉmuốnthôngbáo

choembiếtvậythôi.-Thếcònbaonhiêucôngsứcchúngtađãđổrathìsao?Cònhìnhảnhcủa

anhmàemđãnỗ lựcgâydựngthìsao?Sựnghiệpđangtrênđàđi lêncủaanh?MVmớirathìsao?Vàemnữa,emthìsao?-Trangtuônramộttràngnhữngcâuchấtvấn.

-Anhxinlỗi.NhưnganhphảibùđắpchomẹconNhậtLệ-Lâmthởdài.-Anhmuốnbùđắpchocôta,thếcònaibùđắpchotôi.Tôivấtvảvìanh

thếnào?Tôichạyngượcchạyxuôi lochoanh thếnào?Tôichămsócanhcẩnthậnthếnào?Thếmàcuốicùngtôikhôngbằngmộtconđànbàchỉbiếtcóviệcchạytrốnvàđẻramộtđứaconhaysao?Anhnóiđi…Chỉmộtcâuxinlỗilàanhcóthểphủnhậntấtcảthôisao?Anhđangcưxửnhưmộttênkhốnnạn.

Trangnói tớiđây thìdừng lại thởhồnghộc,cơngiậncủacôđã lên tớiđỉnhđiểm.CáicáchLâmtrầmmặckhôngnóilạicànglàmchocôphátđiênlên:

-Anhnghĩchokỹđi,tôichoanhcơhộicuốicùngđấy.Khôngcóanh,tôivẫncóthểtìmđượcngườikhácđểđưahọđilên.Nhưngkhôngcótôi,anhsẽthê thảmmà thôi.Anh không là cái gì cả đâu… -Trang khoanh tay ngồiphịchxuốngghế,lạnhlùngnói.

ThấyLâmvẫnimlặngđếnlìlợm,Trangcườikhẩy:-Saoanhkhôngnóigìđi?Anhgiỏilấylòngđámfannữcủaanhlắmmà?

Anhcũngkhốnkiếpchẳngkhácgìanhtraianh.Nghĩmìnhđẹp,nghĩmìnhcótiềnlàcóthểchàđạplênlòngtựtrọngcủangườikhácsao?Yêucácanhcũnglàmộtcáisaihaysaomàchúngtôiphảichịuđựngnhưthế?

“Chát”.Lâmgiậngiữđứngbậtdậy,vươntaytátTrang.Anhgằngiọngnói:- Anh không quan tâm em phán xét anh thế nào vì anh là người sai.

Nhưngnếuemcòntiếptụcnóimộtcâuxúcphạmtớingườinhàanhthìđừng

tráchanh.Chúngtađãlàmviệcvớinhauquálâuđểhiểunhaurồi…-Anhdám tát tôi? -Trangôm lấymá, trợn trònmắt nhìnLâmvới vẻ

khôngdámtin.-Cái tátđóxứngđángvớiem,đừngtùy tiệnđánhgiángườikhác,nhớ

đấy-Lâmcứnggiọngđáp,cốgiấuđivẻhốihậncủabảnthânmìnhkhiđãhànhđộnglỗmãngnhưthế.

-Anhsẽhốihận.Đồkhốn,rồianhsẽhốihận.Ngaycảkhibướcrakhỏiphòng,Lâmvẫnngheđượctiếnghétchói tai

củaTrang.Anhđứngsữnglại,thởdàimộthơi,sauđólẩmbẩm:-Hốihậnư?Anhđãhốihậnlắmrồi!

CHƯƠNG42VỚIVỢ,ANHSẼTUYỆTĐỐICHUNGTHỦY!

SứckhỏecủabàNguyệtvàôngPhươngđều tốt lên trông thấykhiđứacháugáiđángyêu lạivềsống trongngôinhàcủaôngbà.Mâu thuẫngiữaôngPhươngvàĐạicũngđãđượcquênđi.Đứacháunhỏđãlàmngôinhàuámnhưcóđầynắngấm,chỉmộttiếngcườikhanhkháchcủanóthôicũnglàmcảnhàrộnrã.ĐạikhôngnóigìthêmvềNhậtLệvàdườngnhưanhcũngkhôngcóýđịnhchiasẻNhưÝchongườichathậtsựcủanó.Anhcoinhưbímậtđóchưahềtồntại.DùkhôngphảichađẻNhưÝthìsao,đâyvẫnlàđứacongáimàlâunayanhyêuthươnghếtmực,làconcủacôgáianhtừngyêu.Vàanhkhôngmuốnsansẻtìnhcảmấychobấtkỳai,kểcảLâm.

Đạiđãtừngnghĩ,yêuhaykhôngyêumộtcôgáicóthểlàvấnđềcủabấtkỳngườiđànôngnào,ngoại trừanh.Anhkhôngquantâmhọmuốngìvàcũngchưatừngthựcsựbỏcôngsứcrađểtìmhiểuđiềuđó.NgaycảtìnhyêuvớiNhậtLệcũngthế,anhluônchiasẻvớicômọithứ,nhưnglạichưatừngnghĩxemcôcầngì,cômuốngì,cônghĩgìtrongđầu.Anhlàkẻíchkỷ.Cólẽđólàlýdoanhkhôngthểtiếnđượcvàotráitimcủacôgáiấyđược.

AnhkhônghềcămghétLâmkhibiếtchínhemtraicủamìnhđãlấyđượctìnhcảmcủaNhậtLệ.AnhnghĩNhậtLệđãđúngkhikhôngchọnanh,bởivìanhcũngthựcsựkhôngbiết,saukhitiếntớivớicôrồi,bảnthânmìnhcóthểdứtbỏđượcnhữngmốiquanhệcũhaykhông.Thờiđiểmđóanhkhôngchắcvàbâygiờnghĩlạianhcũngkhôngchắc.

VớiLinh, anh luôn tựhỏi, tại sao cũng chỉ làmột côgái bình thường,khôngquá nổi bật hay xuất chúng, lại có thể khiến anh điên đảo đến thế.

Trướcmặt cô, anhđãbộc lộ nhữnghànhđộngmà chưabaogiờ anhbiểuhiện trướcmặtnhữngcôgáikhác.Anhcó thểcườikhi thấycôcườihạnhphúc,anhcóthểđaunếucônhìnanhbằngánhmắtlạnhnhạt.Nỗinhớcôlàđiềuduynhấtcóthểxenvàogiữanhữngbộnbềcôngviệccủaanh.

-Con tiễnHuyềnvềđi…-BàNguyệt lên tiếngnhắckhi thấycon traichợtngồithầnngườiratrongkhimọingườiđangtròchuyệnvôcùngvuivẻ.

Đáplạimẹmộttiếngrồimớiđứngdậyđiracửa.-Chà,nhiềusươngquá!-Đạithốtlênkhiratớicổng.ĐợiHuyềnnổmáyrồimớivàonhưngdườngnhưHuyềnkhôngcóýđịnh

vềngay.Côđứngnhìnanh, lúcnàyđangngẩngđầunhìnmànsươngđêmgiăngxuống.Dướiánhđènđườngvàngvọt,Đạigiảndịvớibộđồthểthaonhưngvẫnđẹpmộtcáchmamị,khiếnngườikháckhôngthểrờimắtđược.Huyềnđứngngâyra,kểcảnhữngcâuđịnhnóicũngquênsạch.

-Vềnhanhđiem,trờicònlạnhđấy-Đạikhẽnhắc.Huyềnkhôngđểýtớilờinhắccủaanhmàhỏilại:-Anhnghĩsaovềlờiđềnghịcủamẹanhlúcnãy.-Ờ,hả,mẹanhnóigìnhỉ?-Đạigãigãiđầu.-Khinayanhkhôngtậptrungà?-ÁnhmắtHuyềntrànđầythấtvọng.-Ừ,anhđangmảinghĩchuyệnkhác-Đạinhúnvai.-Mộtcôgáinàođósao?-Emnghĩvậyà?-Đạimỉmcườitrướccâuhỏiđầyghentuôngđó.-Emkhôngnghĩ cònviệc gì khiến anhmất tập trung tớimứcnhư thế

ngoàinhữngcôgáitrẻđẹp.Córấtnhiềumà,đúngkhông?-Nếulàtrướcđây,thìchắcchắnlàemsai,thứanhítphảibậntâmnhất,

chínhlàphụnữ.À,ngoạitrừmẹvàchịgáianh.-Vậybâygiờthìsao?-À,ừ,đúnglàchuyệnliênquantớiphụnữ.Mẹanhđangbắtanhlấyvợ

mà,haha,đúnglànhứcđầuthậtđó.-Anhđãnghĩđếnđiềuđómộtcáchnghiêmtúcchưa?-Cóchứ.Anhđãnghĩrấtnhiềulàđằngkhác.Từlúcmẹanhbắtđầuốm,

anhđãnghĩtớichuyệnđó.Mẹốmlàmanhrấtsợhãi,chỉsợmộtlúcnàođósựviệctệhơnsẽxảyra.Anhsẽvôcùngânhậnnếucòntiếptụcsốngíchkỷnữa. Bản thânmình không bao giờ có thể biết được còn có thể sống với

nhữngngười thânđượcbao lâu,về thămchamẹđượcbaonhiêu lần.Anhmuốnbốmẹyênlòng,khôngphảilolắnggìchoanhnữa.

-Lấyemđi-Huyềnđộtngộtxoayngườiđốidiệnvớianh,dõngdạcđềnghị.

ĐạinhìnvàogươngmặtđầyvẻnghiêmtúccủaHuyền,khôngbiếtphảinóithếnàovớicôgáibềngoàiyếuđuốinhưngbêntronglạivôcùngmạnhmẽnày.Đúnglàtrướcđâyanhđãcóýđịnhlàmtheolờibốmẹ,tiếntớihônnhânvớicô.Nhưngcómộtngười,vàothờikhắcquyếtđịnhnhấtđãthayđổitoànbộnhữngtínhtoáncủaanh.

Bâygiờ,anhmuốnlấycôgáianhyêu,chứkhôngphảimộtcôgáingoanngoãngậtđầuvớicuộchônnhânnàyvàtựlừadốimìnhrằngchỉcầncóhônnhânthìsớmmuộngìcũngphátsinhtìnhcảm.

-Vớianhthìlấycôgáinàocũngvậythôimà,đúngkhông?-Không,khácchứ,khôngcócôgáinàogiốngcôgáinàocả-Đạixuatay.-Mộtngườicóthểchămsócchocongáianh,cóthểhiếuthuậnvớibốmẹ

anh,cóthểchungthủyvàđicùnganhhếtcuộcđờinày.Khôngphảianhchỉcầnnhưvậythôisao?

-Nếucôấykhôngyêuanhthìcôấykhôngthểchămsóctốtchocongáianh.Nếucôấykhôngyêuanhthìcôấycũngsẽkhôngchămsócbốmẹanhtốt. Và nếu cô ấy không yêu anh, liệu cô ấy có chung thủy cả đời đượckhông?-Đạinghiêmtúcnhìncô,lúcnàyanhkhôngdámcótháiđộcườicợtnữa.

-Nhưngemyêuanh…-Emyêuanh,vìcáigì?-Khôngvìcáigìcả,tìnhcảmthựcsựthìchẳngcầnvìcáigìcũngcóthể

nảysinh.Emđãthíchanhtừkhichúngtacònnhỏ,cùngsinhhoạttrongnhàvănhóacủaphường.KhiđóanhlàLiênđội trưởng,cònemchỉ làmộtcônhócbìnhthường,luônđứngtừxalenlénnhìnanhchơiđùacùngđámcontrai.Vàchotớigiờ,tìnhcảmđócủaemvẫnkhôngthayđổi.

-Emkhôngphảikhôngbiếttínhcáchcủaanh…-Embiết,tấtnhiênrấtbiết.Anhluônđượcrấtnhiềunhữngcôgáixuất

chúngvâyquanh,điềuđósẽkhôngthayđổingaycảkhianhkếthôn.Nhưngemcóthểchấpnhậnđiềuđó,anhcóthểngoạitình,miễnlàkhôngbaogiờ

anhbỏrơigiađìnhlàđược-Huyềnvươntayômchặtlấyanh,đầutựavàovaiĐại,nóinhưthìthầm.

-Emnghĩnhưvậy?-Đạikhôngđẩycôra,chỉthởdàihỏilại.-Đúng,emnghĩnhưvậy,vìembiếtsẽchẳngcócôgáinàothựcsựgiành

đượctráitimanh.-Nghenày…Anhsẽkhônglấymộtcôgáicóthểbìnhthảnmànóirằng:

“Lấyemrồi,anhvẫncóthểngoạitình”.Dùcóthểanhkhôngyêucôgáiđó,nhưng nếu cô ta chấp nhận bỏ cuộc ngay khi chưa bắt đầu, thì cô gái ấykhôngđủkhảnăng làmhậuphươngchoanh.Dùcó thểanhsẽngoại tìnhđấy,nhưngnếungườianhlấykhônghềtỏraghentuôngvớichuyệnđóthìanhsẽthấtvọnglắm.

ĐạikhẽnóirồikéotayHuyềnđangômmìnhxuốngvàđứnglùilạimộtchút.

-Emcóthểhiểulàanhđangtừchốiem?-Emnghĩthếnàocũngđược.Nhưnganhmuốnembiếtđiềunày,dùcho

trướcđâyanhcóhàngtrămcôgái,dùanhcóyêuhaykhôngyêubaonhiêungười,nhưngnếuanhquyếtđịnhlậpgiađìnhthìanhsẽtuyệtđốichungthủyvớivợmình!Tuyệtđối!Đólàquyếtđịnhcủaanh,vàanhlàngườinóiđượcthìlàmđược.Emcứtinnhưvậyđi.

Huyềnnhìnanh,đôimắtkhôngnhữngkhôngthấtvọngmàcònxuấthiệnýcười:

-Tuyệt,cólẽemđãchọnđúngngườirồinhỉ?Anhcàngthếnày,emcàngmuốnlàmvợcủaanh.Emsẽcốgắng…

-Emcốgắngcáigìchứ?-Đạingơngácnhìncô.-Cốgắngđểmột lúcnàođó,anhphảimởlờicầuhônvớiem-Huyền

cười,nhónchânhôn lênmáanhmộtcái thậtnhanh, sauđócôchạyxeđiluôn.

Đạinhìntheochiếcxeđixarồimớiđivàotrongnhà.Phảitớimấyphútsau,từsaumộtgốccâylớnởbênkiađường,mộtthân

hìnhmớibước ra.Lúcnàycômớicó thểbình tĩnh lại saokhichứngkiếnmộtcảnhcầuhônkỳlạ.

Huyền-côgáiấythậtmạnhmẽ.Vàanh,chàngtraimàcôyêu,hìnhnhưkhôngcóýđịnhtừchốimộtcuộc

hônnhântốtthếnày.Dùnhữnglờisauđóhọnóivớinhaurấtnhỏ,nhưngítnhấtthìcôđãthấyhọômvàhôntạmbiệtnhau.

Từđầu,họvốnđãlàmộtđôithậtđẹp!

CHƯƠNG43EMLÀMANHĐAUĐẤY

Đại gật đầumỉm cười cảmơn người phục vụ vừa lịch sựmở cửa chomình,sauđóđưamắttìmkiếmmộtvòng.QuáncàphêLilycómộtkhônggian rấtđẹpnhìn rahồTây.Nơinày làchỗưa thíchcủaĐạimỗikhianhmuốnngồimộtmình.Mộtlycàphêđenđặcsánhvàchátchúavớivịđắnggắtvôcùngkhóchịu,vàibảnnhạcthínhphòngkénngườinghe,khônggianchỉcómàucàphêvàmàutrắng,tấtcảnhữngđiềuđólàmchoLilyCafenàytrởnênkhácbiệt.

Từkhipháthiệnranó,Đạichưatừngđưaaitớiđâyuốngcàphêcùng,kểcảlàngườianhtừngtintưởngnhấtnhưNhậtLệ.Anhchophépnótrởthànhmộtgóccủa riênganh.Nhưnghômnay lạikhác,anhđãhẹnmộtngườiởđây.

KhiĐạinhìnthấycôngồiởmộtgócxa,đúngcáibànmàanhvẫnthườngngồi,anhchợtnghĩ:“Khôngphảicóduyêntớimứcấychứ?”.Chiếcbànđóởsátgóctường,từđâyanhcóthểphóngtầmmắtrangoàihồmàkhôngsợbị những tán cây chekhuất.Linhđangngồi chống tay lên cằm,quaymặtnhìn ra bên ngoài. LymocktailCinderella trên bàn dường như chưa đượcđộngtớichútnào.Ởgócnày,Đạikhôngthểthấyrõtoànbộgươngmặtcô,nhưngcáidángvẻlơđễnhcủacôcũnglàmanhkhôngthểrờimắtđiđược.

Đạisữnglạitrongvàigiâytrướcvẻtĩnhlặngđó,rồianhcấtbước,chậmrãitiếnvềphíacô.Khianhđứngtrướcmặtcô,Linhmớiquayvào.Đạimỉmcườihỏi:

-Chắcemđợianhlâuquáphảikhông?Xinlỗinhé,cuộchọpdàivàtệ

hơnanhtưởng.DùanhđãcốgắngchegiấubằngmộtnụcườinhưngLinhcóthểthấyrõ

sựmệtmỏivàcăngthẳngcủaanhquađôimắtđensẫmkia.-Đừngnhìnanhbằngđôimắtthươnghạiđó,emlàmanhđauđấy!Rồinhưđọcđượcsuynghĩcủacô,Đạilắcđầu,nụcườicàngcứngnhắc

hơn.-Anhkhôngnênlàmcuộcsốngcủamìnhquámấtcânbằngnhưthế.Nó

sẽlàmchoanhlúcnàocũngmỏimệtvàsẽsớmtrởthànhmộtônggiàthôi-Linhnói.

-Anhmuốnnghỉhưukhibốnmươituổiđểnghiêncứuvàithứ,vìvậykhicònsungsức,anhkhôngmuốnmấtthờigianvàonhữngthứvôích-Đạiđáprồiquaysangcônhânviênđangđứngđợigọiđồuống.

-Nhưmọikhinhé!Côgáikhôngcònxalạvớivịkháchđẹptrainàynữanênmỉmcườirờiđi.

Lầnnàotớiđây,Đạicũngchỉgọithứđồuốngduynhất:Càphêđen.-Giađìnhkhôngphải là thứgìđóvôích-Linhphảnbác-Cóthểanh

chưanếmtrảinỗiđauthậtsựcủaviệcmấtđingườithân,nênanhcoisựtồntạicủagiađìnhlàđiềuhiểnnhiênkhôngcầnquantâm…

-EmnóiynhưNhậtLệvậy-ĐạikhônghềtỏraphậtlòngtrướcnhữnglờinhậnxétcủaLinh -Saoanhkhôngnhận ra từsớm làemvàLệcó rấtnhiềuđiểmgiốngnhaunhỉ?

-Đượcrồi,emđợianhnửabuổichiềuởđâykhôngphảiđểnóichuyệnphiếmđâu.Anhhẹnemcóviệcgìsao?-LinhcảmthấybốirốivớiánhnhìnchămchúcủaĐạinêncuốicùngcôcũngphảinhượngbộ,chuyểnhướngcâuchuyện.

-Anhđãxinlỗirồimà.Hômnayanhhẹnemlàcóchuyệnnghiêmtúcđó…-Đạinghiêmnghịnói.

Linhkhôngnóigì.CônhânviênđãmangcàphêrachoĐại.ĐạiđểyênchocàphêtrongphinchảyxuốngchiếccốcnhỏrồinhìnthẳngvàovẻmặtchờđợicủaLinh,thởramộthơidài:

-AnhmuốnhỏichuyệnvềNhậtLệ.-Emcũngđoánthế.-Mấyngàynayanhcũngbận, lại thêmviệcphảixử lýcáinhàbịcháy

nênkhôngcó thờigianđigặpem.Lâmnóiđã tìmemmấy lầnnhưngemkhônggặp,đúngkhông?

-Emkhôngmuốnthấymặtanhta-Linhđápmộtcâulạnhtanh.-Thựctình,cũngdoLâmnósốtruộtthúcgiụcnênanhmớiphảichạyđi

tìmemthếnày.Nếulàanhhỏithìemcóthểdễdàngnóichuyệnhơn,đúngkhông?

-VậyraanhmuốnhỏivềchịNhậtLệchỉlàdoemtraianhnhờthôisao?-Anh không có ý đó.Anh từng làmột người bạn thân của cô ấy, anh

cũng rất muốn biết hiện tại cô ấy ra sao. Hơn nữa anh định hỏi emmộtchuyệnkhácnữa,nhưngchuyệnvềNhậtLệvẫnquantrọnghơn.

-AnhtựnhậnanhlàbạnthâncủachịLệ,vậyanhnghĩthếnào?-Anhkhôngthíchbịhỏingượcđâu-Đạithốtlên-Emchỉmuốnnghequanđiểmcủaanh.-KhiđóanhđicôngtácvềthìNhậtLệđãbỏđi,khôngmộtláđơnxin

thôiviệc,khôngmộttinnhắnđểlại,côấygiốngnhưbốchơihoàntoànkhỏithành phố này.Anh đã hỏi bácHiền và về quê em, nhưngNhật Lệ cũngkhôngvềquê.Anhkhôngbiếtchuyệngìđãxảyravớicôấy,nếucôấyđichữabệnhnhưđãnóithìthựcsựlàkhôngcầnphảigiấugiếmnhưthế.

Đại im lặngnhìnLinh,dùđangnhìnvào lymocktail trướcmặt,nhưnganhbiếtcôđangngherấtchămchú.Linhthườngkhôngdámnhìnthẳngvàoanhquálâuvàanhkhôngbiếtnguyênnhânnàokhiếncônhưthế.

-Đếnmấyngàytrước,khingheLâmnóilạichuyệncủabọnhọ,anhmớihiểulýdocôấybỏđimàkhôngđểchoaitìmthấynhưthế.CôấygiậnLâm,cũngkhôngmuốnmìnhvàđứaconcảntrởsựnghiệpcủanó…CóthểemcòngiậnLâmnênkhônghiểu,nhưnganhbiếtgiờnóđanghốihậnlắm.Cảtuầnnaynóởnhàkhôngđidiễn,thayanhvàthằngMinhchămsócmẹvàNhưÝ.Trongbaanhemanh,nócũnglàđứasốngtìnhcảmnhất.

-Emsẽkhôngbaogiờthathứchoanhtavìđãđốixửnhưthếđốivớichịgáiem.

-Nếukhông tha thứ, tại saoem lạiđemNhưÝ tới trả lạichogiađìnhanh?

-Chỉvìđó làmongmuốncủachịLệ thôi.Chịấymuốnnócómộtgiađìnhthựcsự,mộtngườichathựcsự.Chỉlàemkhôngngờtớitậnlúcđórồi

anhtacòndámdởtròđểđổitrắngthayđen,phủnhậngiọtmáucủamình.Linhlạnhnhạtđáp.

-NhậtLệmuốnvậy?Thếcòncôấy?-Anhluôntựnhậnanhlàngườihiểuchịấy,nhưngemchẳngthấyanh

hiểugìvềchịấycả.Đạitrầmmặc,câunóinàycủaLinhđãnóitrúngconngườianhrồi.Anh

nhấpmột ngụm cà phê,mặc dù rất đắng nhưng nó làm anh bình tĩnh lạinhiều.Anhimlặngmộtlátrồimớinói:

-Emnóirấtđúng,bảnthânanhlàmộtngườiíchkỷ.AnhtựnhậnmìnhlàbạnthâncủaNhậtLê,thậmchínóiđúnghơnlàanhyêuđơnphươngcôấy,nhưnganhchưabaogiờbỏcôngrađểtìmhiểuxemthậtsựcôấynhưthếnào.

Anhcoirằngviệccôấyởbênanh,lắngnghenhữngtâmsựcủaanh,xoadịuchoanhnhữngmỏimệtcăngthẳnglàmộtviệchoàntoànđươngnhiên,vàanhthảnnhiênđónnhậnnhữngđiềuđó.Anhnóianhcầnyêntĩnh,côấysẽđểanhyêntĩnh.Anhnóianhphảilàmcáinày,phảilàmcáikia,côấysẽcổvũchoanhhếtmình.Anhnóianhmuốnđinghehòanhạc,côấysẽđicùnganh,dùthựcsựlàcôấykhôngthíchloạiâmnhạcđó…

-Chịấyhâmmộemtraianh,từrấtlâurồi.Phảinóirằngchịấyrấtthầntượnganhta…

-Nhưnghọyêunhaukhôngphảilàthứtìnhcảmnhạtnhòavàhờihợt.Họthựcsựyêunhau.

-EmnghĩlàchỉcóchịLệthựcsựyêuthôi-Linhtỏvẻkhôngđồngtình.-Anhbiếtrấtkhóđểemtiếpnhậnmọichuyện.Vìđứabémàemđãphải

bỏracảthờigian,chấpnhậnlàmmộtngườigiúpviệcchogiađìnhanh.EmyêuNhưÝnhiềumà,đúngkhông?Emcũngđâucómuốnnósốngvớimộtnửagiađìnhcủanó…

-VậyanhnghĩchịLệcóthểrờibỏconmìnhdễnhưvậysao?-Linhnóilớn,dườngnhưcôđangbịxúcđộngmạnhkhinghĩvềchịgáimình.

Đại giậtmình, dường như anh vừa thấy thoáng qua đôimắt của cô cóthêmmộtmànnước.

-LúctrướcemnóiemcómộtđứacháutênlàThiênÝ,vàemphảiđilàmkiếmtiềnnuôinóvìchịgáiembịbệnh,cóđúngkhôngnhỉ?Đâylàsựthực

sao?-Không,nóidốiđấy.Đạinghecôđápnhưthếthìthầmthởphàomộthơi.NhưngsauđóLinh

lạinóimộtcâulàmanhsữngngười:-ChịLệmấtrồi.Hơnmộtphút sau,giữahaingườivẫn làmộtkhoảng im lặngđáng sợ.

Linhcúigầmmặtxuống,cốgắngkhôngđểĐạithấylàcôđangkhóc.Đạicũngđangquayđầunhìnrangoài.Cólẽanhcũngkhôngmuốncônhìnthấyvẻmặtcủamìnhlúcnày.

Mộtlúclâusau,Đạiquayvào,đôimắtđensẫmcủaanhđãvươngthêmmộtnỗibuồn.Anhnhẹnhànghỏi:

-Baolâurồi?-Mộtnăm.-VậylàNhưÝvừarađờithìcôấyđãmất?-NgàymàNhưÝrađời,cũngchínhlàngàymấtcủachịấy.Linhcốgắngđápmộtcáchbìnhtĩnh.Mỗilầnnhớtớichịmình,côlạikhó

lòngkiềmchếđượccảmxúc.Đại im lặng,dườngnhưchấpnhậnsự thậtnàyđốivớianh làmộtviệc

khókhănhơnbấtkỳviệcgìtrướcđây.-Chịấybịtainạnvàđãsinhnon.Bácsĩnóitainạnquánghiêmtrọng,

chỉcóthểcứuđượcmộttronghai,hoặccảhaimẹconsẽcùngchết.Chịấyđãchọnsinhđứabéra,vànóirằngmuốnnóđượcsốngvớibốnó,muốnnócógiađìnhthựcsựcủamình.

-Vậylàmsaoemtìmđượcgiađìnhanh?Linhnghĩlạinhữngcâuhỏinày,nhớrằngMinhcũngđãtừnghỏimình

nhữngcâutươngtựnhưthếthìcảmthấythậttrớtrêu.-DobịéprađờisớmnênThiênÝphảisốngtronglồngấpkhálâu.Sau

khinóđãcứngcápvàđượcrakhỏibệnhviện,embắtđầutìmhiểuxembốnólàai.VànhữnggìemcóthểthuthậpđượcchỉlàmốiquanhệmậpmờgiữaanhvàchịLệ.Ừm,vàdùemkhôngmuốnnhưngemvẫnlàmtheolờimongmỏicủachịLệ,emđưanóvềvớigiađìnhanh.Embuộcphảibàyramànkịchlàmngườiở,rồiđứabéđượcđểởtrướccổngnhàanh,chỉvìembiếtmộtmìnhanhkhôngbaogiờchămsócđượcmộtđứabé,vàemcũng

khôngyêmtâmgiaonóchonhữngngườixalạ…-Anhhiểurồi-Đạithởdài-Emcóđủlýdođểlàmnhưthế.Anhrấttiếc

vềviệccủaNhậtLệ…-Khôngphảilỗitạianh.Bâygiờthìemcóthểnhẹlònghơnmộtchút,có

thểnghĩtớinhữngchuyệnkhácđượcrồi.-Anhmuốnhỏiemmộtđiều,nếuemkhôngmuốntrảlờicũngđược.Linhhơigậtđầunhưmuốnnóianhcóthểhỏi.Đạinhìnthẳngvàocô,ánh

mắtanhômtrọncảgươngmặtcăngthẳngcủacôrồisauđómớimởmiệnghỏi:

-TạisaotrướcđâykhibiếtanhlàchacủaNhưÝ,emlạikhôngcămghétanhnhưbâygiờemđốivớiLâm?

LinhkhôngngờĐạilạihỏimìnhnhưvậy.Trongkhicôcònđangbốirốitìmcâutrảlờithìđiệnthoạichợtđổchuông.Côngheđiệnthoại,nóinhanhmấycâurờirạcrồiquaysangnhìnĐại:

-EmghétemtraianhkhôngphảivìanhtađãbỏrơichịLệ,màvìanhtađãbỏrơicongáicủamình,vậythôi.

-Emphảiđi,đúngkhông?-Đạimỉmcườihỏilại.TronglúcLinhngheđiệnthoạithìanhđãnhìnthấyxecủaCườngởdưới

đường.-AnhCườngtớiđónemrồi.Hẹngặpanhkhikhácnhé!-Linhgậtđầu.-Haingườiđanghẹnhòsao?Linhđứngdậy,đeotúilênvai,khôngnhìnvàoanh,đápnhanh:-Vâng.Và rồi côvộivã rờikhỏiquán, cô sợphảinhìnvàomắt anh, cômuốn

chạytrốnkhỏiđôimắtđầymêhoặcđó.BắtđầulạivớiCườngcólẽlàmộtlựachọntốt.

CHƯƠNG44SCANDAL

Cườngđặt tờbáolênbànkhi thấyLinhđira từthangmáy.Dùcónằmmơthìđámnhânviênlễtâncũngkhônggiámnghĩvịgiámđốctrẻtuổiyêucôngviệcnhưmạngsốngnàylạicólúcngồithảnhthơiđọcbáovàđợingườikhác.Gầnđây,mọingườiđềukhôngngừngbàntánvềviệcgiámđốcđanghòhẹncôngkhaivớiđầubếpchínhcủanhàhàngnày.Nhânviên thấyhọcôngkhaiđicùngnhauvàobuổisáng,vàgiámđốcsẽđưacôgáicùngđiăntrưakhihọtanca,cókhicảchiềuđócũngkhôngquaylạikháchsạnluôn.

-À,emđọcbáosángnaychưa?-Đangláixe,Cườngchợtquaysanghỏi.-Emkhônghaytheodõibáochílắm,nhưngsaothế?Cócuộcthinấuăn

nàohayà?HayMasterCheflạichuẩnbịtổchức?-Máytínhcủaemdùngđểlàmgì?-Nhưngrốtcụclàcóchuyệngì?-Linhgặnghỏilại.-Giờnhàcậutachắcđangnháonhàocảlênrồi-Cườngvẫnúpúpmở

mở.-Nhàaicơ?Saoanhcứúpúpmởmởmãithế?-Linhcaumàytỏvẻkhó

chịu.-Đượcrồi,anhnóithìemsẽkhônghiểurahếtđượcđâu-Cườngcườidỗ

dành-Đợichútnữaăntrưarồianhmởđiệnthoạichoemxemtintrênmạng.Cườngđưachocôxembảntintứccònnóngsốttrênmạnglúcbữatrưa

chưadọnra.Côkinhhãitớimứckhôngthểđộngđậynổi.Ngàyhômnay,trênmạnglantrànthôngtinvềcuộchọpbáongàyhôm

quacủacông tyâmnhạcKhóaSonquyếtđịnhđơnphươngchấmdứthợp

đồngvớicasĩNguyễnLâm,vốnlàcasĩđãđầuquânnhiềunămchocôngtynàyvàmanglạichocôngtyrấtnhiềudanhtiếng.Trongcuộchọpbáo,cựuquảnlýcủaNguyễnLâmcònramặtphanhphuichuyệnriêngtưcủaanh,nóirằnganhđãcómộtđứaconriêng.Mẹcủađứatrẻlàmộtcôbạngáicũcủaanh, tuynhiênkhicôgáinàymang thai thìNguyễnLâmđãchốibỏ tráchnhiệm,bứccôgáiphảibỏđinơikhác,bímậtsinhcon.Sauđócôgáinàymang con tới tậnnhàđểgửi trả, nhưngNguyễnLâm lạimột lầnnữaphủnhậnsựtồntạicủađứaconnày.AnhthậmchícòndùngtiềnđểmuachuộcnữytáởtrungtâmxétnghiệmADNđểcôtađánhtráokếtquảxétnghiệm,buộcanhtrairuộtcủamìnhphảichịutráchnhiệmnuôiđứabé.

TấtcảcácbàibáođềuchỉtríchnặngnềNguyễnLâmvàchorằnganhđãlừa dối khán giả, lừa dối người hâmmộ, anh không xứng đáng làmmộtngười của công chúng, càng không xứng đáng làmmột người cha.Nhiềungườilêntiếngkhôngđồngtìnhvềcáchxửsựcủaanhcũngnhưchorằnganh là kẻ thiếu đạo đức, không có tư cách tiếp tục đứng trên sân khấu canhạcnữa.MVmớiracủaNguyễnLâmcũngbịtẩychaytoànbộ.VàtệnhấtchínhlàviệcKhóaSonđơnphươngchấmdứthợpđồngvớianhmàchỉbồithườngmộtkhoảngtiềnnhỏnhoi.Ngàyhômnay,rấtnhiềuphóngviênđãtìmtớinhàcủaanhđểmongđượcgặpvàphỏngvấnnhânvậtchính,cũngnhưnhữngngườithântronggiađìnhanhvềsựviệcnày.Hơnnữa,họcònrấttòmòvớicôbébịchađẻcủamìnhnhẫntâmphủnhận.

Linhđọcxongbàibáodài,sựtứcgiậnhiệnrõtrênđôimắt,côbặmmôitưởngnhưbậtmáu,haibàn taynắmchặtnhưmuốnnghiềnnátchiếcđiệnthoại.

Cườngvẫnyên lặngđợi cônguôingoai trở lại.Một lúc sau,Linh lạnhlùngnói:

-Emkhôngthểthathứchongườiđànbànàyđược…-Linhsasầmnétmặtkhinhớlạibàibáovừarồi.

-Nhưngcôtachỉnóisựthậtmà?-Emkhôngquantâmnóthậtthếnào.CôtatừngtớinhàbácPhươngvới

tưcáchbạngáicủaLâm.Lúcđóemthấycô takhông tớinỗinào.Nhưngkhôngngờconngườicôtalạinhanhtrởmặtnhưthế.

-Cócầnanhgiúpkhông?-Cườngcườihỏi.

-Anhthìgiúpđượcgì?-Thìtạomộtchútáplựcchocôngtyđóđểhọđuổiviệccôgáikiachẳng

hạn.-Cóíchgìđâu,giờcảthiênhạđềubiếtrồi,vàngườibịtổnthươngcuối

cùngchỉcócháuemmàthôi.-Đượcrồi,ănđi-Cườnggậtgậtvẻchịuthuarồigắpthứcănvàobátcho

cô.-Emcòntâmtrạngnàomàănnữa.Linhđáplạivớigiọngđiệukhôngvuivẻgì.

~oOo~

TronglúchaingườivừaăntrưavừabànluậnvềviệcnàythìởnhàôngbàPhươngđãtrởnênvôcùnghỗnloạn.

Sángsớm,khicôNămgiúpviệcxáchlànđichợliềnlậptứcbịmộtđámphóngviênchựcsẵnngoàicổngvâykínlại,hỏimộtđốngnhữngcâuhỏilàmcôkinhhãivôcùng,vộitrốnngayvàotrongnhàvàthôngbáochoôngbàPhươngcùngbacậucontrai.ÔngPhươngnghethấycóphóngviênthìbántínbánnghi,địnhđirangoài,nhưngđãbịĐạivàLâmngănlại.ÔngPhươnghậmhựcnhặttờbáosángởtrướccổngmangvàonhà,đểĐạirangoàixemtìnhhìnhthếnào.

Đạimởcổngbướcra,đámphóngviênnhìnanhnghihoặcrồilậptứcàođến, vây kín lấy. Nghe quamấy câu hỏi lộn xộn của họ, anh đã đoán rachuyệngì.MặtĐạilạnhđimộtcáchđángsợ.

-NghenóianhlàNguyễnĐại,chínhlàngườiđãbịemtraianhlôiralàmbiađỡđạn,gánhlấyhậuquảvàbuộcphảinuôicongáicủaemmình,anhcảmthấythếnào?

Nghenóimẹcủađứabétừnglànhânviênvàcũnglàbạnthâncủaanh,điềuđócóthậtkhông?

-CasĩNguyễnLâmcóđịnhhọpbáođểphântrầnnhữngtinđồnnàyhaykhông?

-CóphảicasĩNguyễnLâmđịnhtớiđầuquânchoMusicWorldnênđãbịđơnphươngchấmdứthợpđồng?

-Mờicácanhchịvềcho.Đâylànhàriêngcủagiađìnhchúngtôi.Nếu

chúngtôitiếptụcbịlàmphiềnnữathìcácanhchịcóthểnóichuyệnvớiluậtsưriêngcủa tôi -Đạichỉnóiđúngmộtcâuduynhất,địnhquaybướcvàonhàthìđúnglúcnày,từtrongnhàmộttiếnghétchóitaivanglên.Đạigiậtmìnhvội vàngđi vàovàkhóa cổng lại.Ởgiữanhà, bàNguyệt đangnằmdướiđất,đầuđượccôNămnâng lên.Tờbáo sáng rơidướinềnnhà,Lâmđangquỳởphíadướichânbàlaygọi.Ởcáchđókhôngxa,MinhđangngăncảnôngPhươngtaylămlămcầmgậy,ánhmắtgiậndữnhìnvềphíaLâm.

-CôNăm,đặtmẹcháuxuống-Đạiquátlên-Đilấychocháumộtcâykim,sauđónhẹnhàngnắntaychânbàchotớikhixecấpcứutới.Lâm,cònkhôngđứngdậygọixecấpcứunhanhlên.

RồiĐạiliếcnhìntờbáonằmdướisàn,thấyrõđượctiêuđềtotướngcủabàibáokèmthêmvàitấmảnh,anhmímmôilại,nghiếnrăngsítlại:

“Trangà,côđihơiquátrớnrồiđó…”.-Đểtaogiếtchếtnó,thằngbấthiếu,thằngmấtdạy-ÔngPhươngchỉcây

gậyvềphíaLâm.SắcmặtLâmcũngđãtrắngnhưxácchết.-Bố,bốbình tĩnhngheconnói -Đạingẩngđầunhìnông, tim thìđập

thìnhthịch-Chuyệnđãtớimứcnàyrồi,bốcótứcgiậncũngkhôngthểthayđổiđượcgì.Bốmớiraviện,phảinghỉngơichokhỏeđã.Mẹđãthếnày,bốmàốmthìchúngconbiếtlàmsao?

Đạicầmkimđâmthẳngvàomườiđầungón taycủabàNguyệt rồinặnchomáuchảyra.BàNguyệtdướisựxoanắnchậmrãicủacôNămvàsựsơcứucủaĐạicũngdầnthởđềuhơn.

-Mẹ,mẹcốthởđều,xecấpcứusẽtớingaythôi.Sẽkhôngsaocảđâu-ĐạigầnnhưmuốnkhóckhithấymáuởcácđầungóntaybàNguyệtchảyra,dínhlêncảtaymình.

BàNguyệtmởmắtnhìn, thấygươngmặt loâucủabốnbốconthìđịnhnóigìđónhưnglưỡibànhưníulại,ngảsanghẳnmộtbên.

-Mẹ,đừngnóigìcả,cứnằmim-Đạivộivàngmởmiệng.Vàiphútsauthìcòixecấpcứuđãhúvangcảkhuphố.Đámphóngviên

thấybàNguyệtđượcđưaraxe,thấycảLâm,Đại,ôngPhươngvàMinhhớthảichạytheothìlậptứcùalại,chụphìnhkhôngngừng.Lâmmímchặtmôiđểkìmcơntứcgiận,cốgắngbỏquanhữngcâuhỏikhôngngớtvovebêntai.ĐạinóinhanhvớiLâm:

-Cùngbốtheoxetớibệnhviệnđi,anhsẽláixetheosau.Lâmgậtđầunhìnanh.Cửaxecấpcứunhanhchóngđượcđónglại.Chiếc

xelaovútđi.Cánhphóngviênlaotớinhưngcánhcổngsắtđãnặngnềkhéplạitrướcmặtrồi.

CHƯƠNG45CHAVÀCON

BàNguyệtbịtaibiếnmạchmáunão,nhờcósựnhanhtrícủaĐại,đượcsơcứukịpthờinênthoátkhỏicáichết,nhưngsẽphảinằmliệtmộtchỗ,cóthểlàcảđời.SuốtthờigianbàNguyệtnằmviện,ôngPhươngtrầmmặchẳn,mộtcâucũngkhôngnóigìvớiLâm.Điềulàmanhkhổtâmnhấtchínhlàkhinhìnvàođôimắtcủamẹ, trongấyvẫnđầybaodungvàtrìumến.Anhchỉhậnbảnthânmìnhđãgâyratấtcảchuyệnnày.Vìanhmàbốanhsaumộtđêmnhưgiàthêmcảchụctuổi.Vìanhmàmẹtừmộtngườiphụnữhoạtbátyêuđời,lúcnàychỉcóthểnằmimmộtchỗ,đếnăncũngphảinhờtớingườikhácđútcho.Vìanhmàanhtraianhphảigánhhếtnhữnggánhnặngnày,từtiềnbạctớidưluận.Vậymàkhôngailêntiếngoántráchanh,điềuđócànglàmLâmcảmthấytệhạihơnbaogiờhết.

Sángsớmnay,LâmđịnhđivàoviệnđểthaycachochịgáithìthấyôngPhươngđãdậy,mặcbộquânphụccũvàngồiởghếsalon.HaibốconĐạivẫnngủ.MấyhômnayĐạiđãquámệtmỏikhiliêntụcchạytừnhàhàngtớibệnhviệnrồi lại từbệnhviệnchạyvềnhàhàng.Cóhômanh làmviệc tớihơnmườihaigiờđêm.Sángsớmđilàmcũngchẳngkịpcạorâu.KhiLâmđixuốngnhà,ôngPhươngngẩngđầunhìnanh,đôimắtôngtrũngsâuvìmệtmỏi.Lâmkhôngdámnhìnthẳngvàomặtông,dùbốanhđãlớntuổinhưngởôngluôntoátramộtcảmgiáckhiếnanhsợông.Ôngthườngquáttháoầmĩmỗikhigiậndữ,nhưngđâylàlầnđầutiênônglặngimlâuđếnnhưthế.

-Lâm,lạiđây,bốcóchuyệnmuốnnóivớicon-ÔngPhươngnhẹnhàngnóimộtcâu,nhưngcũngchứađủuynghiêmcủamộtngườicha.

Lâmtiếnlạigần,runrunngồixuốngđốidiệnông.Anhkhôngnhìnvàomắtông,chỉcóthểđưamắtnhìnlêntrán,rồitớimáitóccủabốmình.Khóemắtvàtránngườichađãđầynếpnhăn,máitócthìbạctrắng,chỉcònvàisợimàuđenlưathưa.Bốanh,tựbaogiờđãgiàthếnày?

Anhvôtâmtớinỗibâygiờmớinhậnrachamẹmìnhđãgiànhưthế!HaitayLâmsiếtchặtlấynhau,căngthẳngchờđợiôngPhươngnóitiếp.-Lầnđầutiênhaibốcontangồinóichuyệnriêngthếnày,đúngkhông?Lâmchỉkhẽgật.TừnhỏanhđãrấtsợôngPhương,nênmỗilầnchỉcó

haibốconvớinhaulàanhđềutìmcáchlẩnđithậtnhanh.-Concógìmuốnnóivớibốkhông?GiọngôngPhươngnghebuồntênh.Lâmcắnchặtrăngvàomôi,thấybố

mìnhvẫnđangnhìnmìnhchờđợi,anhnóikhẽ:-Bố,consairồi.-Conlàcontrai,phảiăntonóilớn,đừngcólínhínhưthế.Connóicon

sai,concóbiếtconsaiởđâukhông?-Vìconđãhànhđộngnhưmộtthằngngu.Conkhôngdámdũngcảmđối

mặtvớisựthật.CongâyliênlụyvàphiềnhàchoanhĐại.Conlàmbốmẹthấtvọng-Lâmnóimộthơi,tớicâucuốicùngthìgiọnganhđãnghẹnlại,nướcmắtanhđãchảytràntrênmá.

ÔngPhươnglắcđầu,thởdàimộthơi:-Consairồi.Bốmẹgiậnconkhôngphảivìnhữnglýdođó.Bốgiậncon

vìconđãhànhđộngnhưmộtđứatrẻcon,chưalớnmàcứnghĩmìnhđãlớn,cóthểtựmìnhquyếtđịnhvàlàmchủhếttấtcảmọichuyệnmàkhôngcầnaigiúpđỡ.Consailàsaiởchỗđó.Bốmẹgiậnvìconđãnóidốibốmẹ.Nếuconbiếttintưởngvàchiasẻmọithứvớigiađình,thìmọichuyệnđãkhôngtệ tớimứcnày.Nhưngconlạicứnghĩ làconsẽgiảiquyếtđượctấtcả,vàconkhônghềsansẻnóvớiai,con…

ÔngPhươngnói tớiđây thìkhôngnóinữamà lại tiếp tục thởdài thêmmộtlần.

LâmngheôngPhươngnói ranhững lời từđáy lòngmình thìanhđứngvụtdậyvàquỳsụpxuốngtrướcmặtông,nóitrongtiếngkhóc:

-Bố…conxinlỗi,con…sairồi.Conxinlỗi….-Đừngcóquỳnhưthế,ngồilênghếđi-ÔngPhươnglénchấmmộtgiọt

nướcmắtrồilạinóitiếp-Trongbốnđứa,thìconlàđứabốmẹthươngnhiềunhất.Conxanhàsớmnhất,lạiphảichịunhiềuáplựctrongcôngviệcnhất,conkhôngbảnlĩnhnhưthằngĐạivàkhôngmạnhmẽnhưthằngMinh.Đólàlýdobốluônmắngmỏcon,luônbắtcontìmmộtcôngviệcítáplựctrướcdưluậnhơn…

ÔngPhươngđợicontraiđiquacơnxúcđộng,laukhônướcmắtrồimớiđứngdậy:

-Conlênphòngngủthêmđi,tốihãyrabệnhviệnvớimẹ.Mấyhômnaycontrônggầyđirồi.Khôngcầnsuynghĩnữa,mẹkhôngsaolàmọichuyệnsẽổn.

-Đểconchởbốrabệnhviện-Lâmcũngđứngdậytheo.-Thôi,cứnghỉđi,chútthằngĐạiđilàm,bốnhờnóchởquabệnhviệnlà

được-ÔngPhươngvỗnhènhẹlênvaicậucontraicaolớncủamình,sauđóđirangoàiuốngtrà.

Lâmnhìntheocáibónggiànuacủaông,tronglònganhlúcnàytrànngậpsựbuồnbãdùnhữnglờiôngPhươngnóinhưgỡra toànbộnút thắt tronglònganh.

~oOo~

LinhđangngồiđọcmấybàibáomạngvềvụscandalliênquantớiLâm.Chỉtrongvòngmấyngàymàđãcótớimấytriệulượttìmkiếmtrênmạngvềcáitênnày.Hàngchụcbàibáovớivôvànnhữngcáitítgiậtgânđượcviếtra.CócảtinđềcậptớiviệcbàNguyệtđangnhậpviện.Càngđọccôcàngthấytứcgiậnvàlolắng.KhôngbiếtbâygiờgiađìnhĐạinhưthếnào?!CôcũngđãgọiđiệnchoanhnhưngĐạikhôngbắtmáy.Doanhquábậnhoặcdoanhkhôngmuốnnóichuyệnvớicônữa???

Linhgậpmáy lại, thởdài.Đangđịnhđingủ thì cóngườibấmchuông.Linh nghi hoặc đi ra, cô ngạc nhiên khi thấyĐạimệtmỏi đứng sau cánhcổngsắt,haimắtthâmquầng,trêntayanhlàNhưÝđangngủvàmộttúiđồ.Côvộivàngmởcửađểanhđivào.

-Saonửađêmrồianhcòntớiđâyvậy?-Côđỡlấytúiđồtrêntayanh.-Anh đểNhưÝ vào giường đã nhé! -Đại không đápmà đi thẳng về

phòngngủcủacô.

Linh nhìn theo anh, nénmột tiếng thở dài sau đó đi về phía bếp, địnhbụngsẽphachoanhmộttáchtrànóng.

Dùcôđãcốởbênmộtngườikhác,dùchocốthờơvàlãngquên,nhưngcuốicùngvẫnkhôngthểkhôngquantâmtớianhđược!

Nướcvừamớisôi,cònchưakịprótvàocốcthìcônghethấymột tiếng“huỵch”thậtlớn.Linhquaylạinhìn,chỉthấyĐạiđangnằmsóngsoàidướinềnnhàtrảithảm,mặtanhthậmchícònúphẳnxuống,khôngđộngđậygì.Linhhốthoảnggọi:

-AnhĐại,saothếnày?Cóđaukhông?Mặcchocôlay,kéothếnào,Đạicũngnằmim.Đúnglúccôrútđiệnthoại

rađịnhgọicấpcứuthìĐạibấtthìnhlìnhvươntay,chộplấytaycô:-Anhkhôngsao,anhbuồnngủchútthôi.-Ngủthìcũngphảilênghếhayvàogiườngchứ?-Linhnhănnhórồitúm

lấycánhtayanh,cốlôidậy.Đạichốnghaitay,ngồidậyrồisauđóđượcLinhdìutớighếsalon.Linh

địnhđểanhnằmngảrađónghỉmộtlúcthìĐạilạikéocôngồixuống.Trướckhicôkịplêntiếngphảnđối,anhđãnằmgốiđầulênđùicô,nhắmnghiềnmắtlại.

LinhcúinhìnĐại,cảmthấyxótxakhinhìnvàogươngmặthốcháccủaanh.Thấyanhthởđềunhưđãngủ,côđưatayđịnhvuốtlêngươngmặtmangđầynétbuồnbãtrầmtưấy.CôvộirụttaylạikhiđộtnhiênĐạilêntiếng:

-Tạisaoemkhônghôntrộmanh?CâuhỏiđócủaĐạilàmLinhđỏbừngcảmặt,đúnglàvừarồi,ýnghĩđó

cũngthoángquatrongđầucô.-Ngủđi,cònnếukhôngngủthìemtiễnanhvề.-Anhvừacómộtgiấcmơrấtđẹp-Đạimỉmcười,đôimắtvẫnnhắmlại.-Mớicóhaiphútthìmơthấycáigìchứ?-Linhkhôngtin.-Anhmơ thấymình đang ngủ trongmột cung điện lộng lẫy, trênmột

chiếcgiườngêmái.Nóêmáitớinỗianhngủvàkhôngbaogiờmuốntỉnhdậynữa.Rồiđộtnhiêncómộtnàngcôngchúađitới,côấyđãhônanh.Vàthếlàanhthứcgiấc.

LinhchưakịpnóigìthìĐạiđãlạitiếp:-Anhsẽkhôngbaogiờchophépmìnhyếuđuốitrướcbấtkỳngườinào

khácngoàiemđâu.-Đượcrồi,ngủđi-Linhnhắc.-Ừ.Cảmơnem,êmquá!KhiNhưÝcựamìnhvàkhócọẹmấy tiếng thìLinhcũngchoàng tỉnh

giấc.Côngơngáckhithấymìnhđangnằmtrêngiường,chănđắptrênngười.Bêncạnhcô,NhưÝđãdậyvàđangmởđôimắt to trònnhìncô.Linh

mỉmcườibếNhưÝrangoàinhưngĐạicũngkhôngcònngủởđónữa.Cólẽđêmqua,saukhicôngủquênởngoàisalon,Đạiđãđưacôvàophòngtrướckhiravề.

Nhớlạitốiqua,Linhcảmthấyhaimánóngbừng.Haingườidườngnhưđềuđãnhìnthấutâmcancủanhau…

CHƯƠNG46ĐIỂMYẾUCỦACẬUẤY

Ngaybữa trưangàyhôm sau,Cường cùngvới trợ lý củamình tới nhàLinh.Côxinnghỉbuổisángmàkhôngnóirõlýdonênanhlocôbịốm.KhithấyLinhđangngồiởghếsalon,NhưÝngồichơiởbêncạnh,Cườngthấynhẹcảngười.CứcóchuyệngìliênquantớiLinhlàanhlạikhôngkiểmsoátđượccảmxúc.

-Emxinlỗivìđãnghỉđộtxuấtthếnày.NhưngtạibácNgânvàanhKiênvềquênênemkhôngbiếtgửiNhưÝchoainữa-LinhcảmthấyhơiáynáykhithấyvẻmặtcủaCường.

-Đứngtrêncươngvịmộtôngchủ,anhcóthểsẽtrừlươngthángcủaem.Nhưngnếuemkhônglàmthếthìđãkhôngphảingườianhyêu-CườngđặtNhưývàolòngmình,giữconbéđểLinhđútbộtchonó.

-NhàôngbànộicủaNhưÝđangxảyranhiềuchuyệnquá,emlokhôngcóaichămsócchonónên…

-Khôngcầngiảithích,anhhiểumà-Cườngmỉmcười-AnhđangđịnhbảoemđưaNhưÝvềquênghỉngơimộtthờigian.Cácông,cácbàởquêchắccũngmuốngặpnólắm.TừsaukhiNhậtLệmất,nókhôngphảilúcnàocũngcócơhộivềthămquêngoại.

Linh hơi sửng sốt trước đề nghị này của Cường. Với tính cách bìnhthườngcủaanh,Cườngsẽtìmmọicáchđểtróicôlạigầnanhmớiđúngchứ,saolúcnàylạiđềnghịcôvềquênghỉngơiđược?Anhđangsuytínhgì,hayanhthựcsựquantâmtớiNhưÝ?

-Sao,anhnóigìkhôngđúngà?Hayemkhông thíchvềquê? -Cường

mỉmcườihỏilạikhithấyLinhđangnhìnmìnhvớivẻkhôngthểtinđược.-Hìnhnhưtronghợpđồnglaođộngkhôngchonghỉkiểunàyđâuạ!Anh

cólàôngchủcũngkhôngnêndungtúngchonhânviênnhưthếchứ?-Linhnóinửađùanửathật.

-Anhmuốndungtúngchoemđấy,aidámnóigìsao?-Cườngnhúnvai-Emcứvềnghỉmộtthờigianđi.Nghỉđếnbaogiờemchánthìthôi.Saunàyanhcướiemrồi,anhsẽkhôngchoemxaanhnửabướcđâu.

LinhhơigượnggạokhiCườngcứtựnhiênvuốttócmìnhngaytrướcmặtngườitrợlýđangngồiởghếđốidiện.

-Tớiđâyanhrấtbận,sợkhôngcóthờigianquantâmemđược.Thàrằngcứđểemvềquêvớingườinhàmộtthờigianchothoảimái.Lúcnàoemđithìlấyxecủaanhvề,anhsẽđixecôngty.

-Khôngcầnđâu,emđixekháchvềlàđượcrồi.NhưÝcònnhỏ,khôngngồimộtmìnhmộtghếđược-Linhlắcđầutừchốingay.

Cườnggậtđầu,hônlênhaimáNhưÝrồiđứngdậyravề.LinhngẩngđầunhìntheobóngCường.Côcócảmgiácanhđangcóđiều

gìđógiấucô.VớitháiđộcủaCườngdànhchoĐạigầnđây,côbiếtanhđangghen.AnhbiếttìnhcảmcủacôdànhchoĐại,nhưngvẫnmỉmcườiômlấycôkhicôđồngýquaylạivớianh.ĐókhôngphảilàtínhcáchcủaCường,mộtcông tử từnhỏđã lớn lên trongnhung lụagiàusang.Khôngphảigâydựngsựnghiệp từhaibàn tay trắngnên tìnhyêucủaanhcàng íchkỷhơnnhữngtìnhyêukhácrấtnhiều.

Dướisânchungcư,chiếcxechuyểnbánhtừtừ.Cườngngồikhoanhtaydựalưngvàoghế,ánhmắtlơđễnhnhìnradòngngườihốihảbênngoài.Bâygiờđanglàgiữatrưanhưnglàcuốixuânnênthờitiếtvôcùngdễchịu.Trờikhôngcónắng,giónhẹ thổi, thời tiết khôngnóngcũngkhông lạnh.Từngdòngxechạydài trênphố,tiếngcòiinhỏi,nhữngcửahàng,biểnhiệusansát,vunvúttrôiquatrongtầmmắtCường.

-Giámđốc,làmthếcóđượckhông?Đằngnàocôấycũngsẽbiếtthôimà.-Tôilàmthếkhôngphảiđểcôấykhôngbiết.Tôicầngìphảisợnhững

chuyệnnhưthế-Cườngquaysangnhìntrợlýcủamình,cườinhạt.-Linhlàmộtcôgáiquálươngthiện,côấysẽkhôngchấpnhậnđượcnếu

biếtcậulàmthếđâu.

-Côấyrấtbiếtđiều.Sốngởnướcngoàimấynăm,anhnghĩcôấyhoàntoànthuầnkhiết,ngâythơsao?!Khôngđâu,côấylàmộtngườikhônkhéo,cũngrấtgiỏitínhtoán,biếtsuytínhthiệthơn.Trênđờinày,khôngcótìnhyêuvĩnhviễn,chỉcólợiíchvĩnhviễn.Côấydùthếnàorồicũngsẽthuộcvềtôi.Đànbàlàthế,họluônchạyvềphíanơimàhọcảmthấymìnhđượcchechở.Khôngcóngườiđànbànàochịuđứngrachechởchođànôngmãiđượcđâu.NhấtlàvớingườitâmtrícaovờinhưLinh,côấysẽđitheomộtkẻsacơhaysao?

Cườngnóimộthơidàirồilạikhoanhtaynhìnracửakính.-Tôi để cô ấy về quê chỉ vì khôngmuốnkhi tôi quá tập trungvàokế

hoạchcủamình,cókẻlởnvởnquanhchâncôấythôi.-Cứđànày,cậutalàmgìcònthờigianmàquanhquẩnbênLinhđược

chứ.Nghenóidạogầnđâycậu tachỉngủđượcba tiếngmỗingày.Chẳngmấymàcậutasẽsụpđổ.Lạithêmchuyệnởnhànữa…

-Nhưthếchưađủ…-Cườnglắcđầu.-Chưađủ?-Ừ,chưađủ.CâucuốinàycủaCườngnhỏdần.Mãicho tớikhinghe thấy tiếngcủa

ngườitrợlý,anhmớiquayvềvớicâuchuyệncũ.-Nhưngphảicôngnhậnlàcậutarấtgiỏi.Đốiphóvớimộtngườibãnlĩnh

nhưthế,chúngtasẽphảivấtvảđấy.-Anhkhông tin là tôi sẽ thắng sao?Cườngnhếchmiệngcười,vẻ lạnh

lùngtronggiọngnóitràncảrakhônggianxungquanhtrongchiếcxe.-Cậubiếtlàtôikhôngcóýđómà-Ngườitrợlýđiềmtĩnhtrảlời.-Cậutabảnlĩnhthìsao?Cậutavẫncóvôsốđiểmyếu.Màđiểmyếulớn

nhấtcủacậutachínhlàgiađình.Vìcậutacóbốmẹthươngyêuchămchúttừnhỏ,cóanhemđoànkếtmộtlòng,nêncậutakhôngbiếtthếnàolàtranhđấuthựcsự,làchiếntranhthựcsự,làtànnhẫnthựcsự.Khôngcónhữngcáiđó,cậutakhôngbaogiờthắngnổitrênthươngtrường,hayítralàthắngnổitôi.Cậu tachưa từngphảinhìn thấychamẹphảnbội lẫnnhau,chưa từngphảiđấuđávớianhemtrongnhàđểgiànhđượcquyềnlàmchủ,đểkhôngbịđốiphươngđèđầucưỡicổ…Không trảiquanhữngcảmgiácđó, làmsaocậutacókhátvọngvươnlên.Khôngđấutranhsinhtồnhoặcmụcđíchquá

yếuớtthìsẽsớmthấtbạimàthôi.-Ngườitavẫnnóitamnambấtphú,làanhcả,cómộtthằngembấttàivà

mộtthằngempháphách,phảigánhvácmộtgiađìnhnhưthế,cậutahẳnlàvôcùngmệtmỏi?

-Chínhvìbịgiađìnhkéolại,nêncậutasẽmấtđisựdứtkhoát,đếnmộtlúcnàođó,khiphảilựachọngiữatìnhyêuvàtìnhthân,đểrồixemcậutasẽlựachọnthếnào…Mộtkẻchưatừngthấtbạitrênthươngtrường,mộtthiêntàikinhdoanhđượcbaongườingưỡngvọng,cólẽcậutađãsớmsinhrasựtựmãntronglòngrồicũngnên.Điềuđócànggiếtchếtcậutasớmhơn.Vàcuốicùng,tôisẽchứngminhchocậutathấy,khôngcósựtrungthànhvĩnhviễnmàchỉcólợiíchvĩnhviễn.Tôiđangtưởngtượngxemcậutasẽrahìnhdạnggìkhibịngườiđànbàcủamìnhphảnbội,bịbạnthânphảnbộivàbịchínhnhânviêncủamìnhphảnbội…

Ngườitrợlýrùngmìnhmộtcáikhibấtchợtbắtgặpnụcườitànđộctrêngươngmặt tuấn túvà luônấmápnhưgióxuâncủaCường.Làngười theoCườngchưalâu,nhưnganhtahiểu,đằngsauvẻmặthiềnhòaấmápđólàmộttâmhồnvôcùngphứctạpvàkhóđoánbiết.

CHƯƠNG47ANHCHƯABAOGIỜNGỪNGYÊUHÀNỘI,

CŨNGSẼKHÔNGBAOGIỜNGỪNGNHÌNTHEOEM

Đạiduỗi thẳnghai tay,hítvàomấyhơi thậtsâuchotanbớtnhữngmệtmỏirồinhìnđồnghồđặttrênbàn.Đãgầntámgiờtối.Bìnhthườngthìanhsẽcònlàmtớikhuyamớivề,nhưnghômnayanhphảivềsớmđểđưaNhưÝvềlạichỗLinh.Hômqua,khiLinhnóisẽđưaNhưÝvềquêmộtthờigian,anhđãhơibấtngờ,nhưngcũngkhôngcóýphảnđối.NhữngkhókhăntronggiađìnhlúcnàykhôngchophépanhcóthểchămsócNhưÝmộtcáchtốtnhất.

KhiLinhnhìnthấyanh,côhơisữnglại.Chỉhơnmộtngàykhônggặpmànhìnanhđã tiều tụyđinhiềuquá.Cô lo lắngđềnghịđểmình láixe thaynhưngĐạitừchối.Vừarakhỏihầmđểxecủakhuchungcư,anhsuýttôngvàogốccâykhiếnLinhhoảngsợ.LúcđóĐạimớichịuđểcôcầmláithay.

-Dạonàycôngviệcnhiềuđếnthếsao?Saoanhkhôngtuyểnthêmnhânviên?

-Thờikỳbãogiámà.Giáthựcphẩmtăngcao,nếukhôngtínhtoáncặnkẽthìcònkhôngđủbùlỗchứđừngnóilàtrảlươngchonhânviên.Mànếumìnhkhôngđủtrảlươngthìhọsẽđitớimộtnhàhàngkháccóchếđộlươngvàđãingộtốthơn.Côngmìnhbỏrađàotạohọlàmsaocóthểdễdàngđểnhàhàngkhácđượclợinhưthế?

-Nhưngcũngkhôngcầnquênănquênngủnhưthếnày?Thôi,anhngủ

mộtchútđi-LinhcàunhàunhưmộtcôvợtrẻlàmĐạibậtcười.AnhgọiđiệnthoạichoLâmxongthìngảđầuvàoghế,thởdàimộthơi,

nóivớicôđầybấtđắcdĩ:-Biếtlàmthếnàobâygiờ?LâmnóinómuốnchơivớiNhưÝchotớikhi

conbéđingủ.-Bâygiờcũngchíngiờrồi-Linhliếcnhìnđồnghồ.-Vậyemkiếmchỗnàođậuxekhoảngnửagiờđi,chúngtađilangthang

chút,dạonàyngồibàngiấysuốtnênngườimỏimệtquá.-Emnghĩlàanhnênvềsớmđingủthìhơn.-Nếuanhvềnhà,anhsẽlạilaovàolàmviệcmàthôi-Đạicười.Linhmímmôisuynghĩrồigậtđầu:-Đànhvậy.Anhmuốnđiđâu?-ChúngtaraHồTây,đượcchứ?-Được-Linhgậtđầurồilạitậptrungvàoláixe.LinhthấyĐạingảlưngraghếvànhắmmắtthìtưởnganhngủ.Nhưngkhi

xechạyquađườngHoàngDiệu,cônghethấyanhthốtlên:-Đâylàconđườngmàanhyêuthíchnhất.Cònem?Linhcườikhôngđáp.HàNộicónhiềuconđườngtrồngnhiềucâyxanh,

nhưngHoàngDiệulàconđườngmàcôthíchnhất.Mùanày,khihoasữanởtrắngphốtrắngphường,hoabannhuộmbiếcđường,thìởconđườngnàylạichỉcólávàngrơinhưmặttrờirớtnắngmùaxuân.Cáicảmgiácđứngdướihàngcây,ngẩngđầuchỉthấynhữngchiếcláxoaytrònbaylảtảxuốngphố,đưa taybắtnhưng lạikhómànắmlấyđượcgiốngnhưmộtngườiđangđimảimiết,mộtlátlạidừnglạinhìnvềphíachặngđườngmìnhđãđiqua.Giâyphútđó,ngườitadườngnhưmuốnbuôngbỏtấtcảnhữngtấtbật,nhữngxôbồ,nhữngbonchenvàđứnglạiđểtìmvềđúngvớinhịpthởcủamình.Khiđứngnhìn lávàngrơi,cô lạicócảmgiácmấtmátvà tiếcnuối,giốngnhưtiếcnhớnhữngngàythángêmđềmxưacũmàkhôngbaogiờcôtìmlạiđượcnữa.

-EmcóyêuHàNộikhông?ĐạibấtngờhỏikhihaingườisóngbướcđidọcđườngThanhNiên.Linh

đưamắtnhìnnhữngánhđènđiệnsángtừtậnbờbênkiahắtra,cònĐạithìnhìn cô.Mỗi lần nhìn nghiêng gươngmặt cô, anh luôn tưởng tượngLinh

giốngmộtcôngchúacaoquý.Dángvẻcổđiểnthanhtaoấykhiếnlònganhsimênhưđangnghemộtgiaiđiệungọtngào.

-CólẽemyêunókhôngnhiềubằngchịLệ-Linhđộtnhiênlạinhắctớichịgáimình.

-LệcókểchoanhnghechuyệngiađìnhemtừngsốngởHàNội.-Đólàmộtcâuchuyệncũ,cũnggầnhaimươinămrồi.Khiấynhàemở

trênphốcổđiraHồGươmchỉmấybướcchân.Mộtngôinhàlớnnhấtphố,giàucóvàđườngbệ.ĐấylàemnghechịLệnóivậy,chứemthìkhôngnhớgì,chỉcònmộtchútkỷniệmnhạtnhòa.Emchưatừnghỏimẹemvềngàyấy.Mỗilầnnhắctới,mẹlạicaumàyrồilôihaichịemrađánh.Haichịemluônlànơiđểmẹtrútgiậnmỗikhigiậnbố.ChịLệbiết rấtnhiềuvàcũnggiấuemrấtnhiều.

-HàNộimà.Sauvẻêmđềmluônlàkhôngngừngbonchenvàđàothải…-Bốemhùnvốnlàmănvớingườitavàbịthualỗ,phảibáncảnhàđểtrả

nợ.Nhưngvới tháiđộcủamẹvàchịLệ thìembiếtkhôngphảinhư thế -Linhchợtđắnglòngkhinghĩtớinhữngngườithânđãkhuấtcủamình.

-Làthếnào?Lệcũngchưatừngnóichoanh.-Emkhôngbiết-Linhlắcđầu-Đólàchuyệnđãquarồi.Ướcnguyện

củachịLệlàmuốnkiếmtiềnđểmualạicănnhàngàytrướcmàbốmẹđãxâylênbằngmồhôivàcôngsứccủamình.Nhưngsauđókhônghiểutạisaochịấylạiquyếtđịnhmuacănhộkia,thayvìtiếptụcdànhdụmtiềnđểmualạinhà.Emcũngkhônghỏi.Cáccuộcthinấuănởnướcngoàicuốnemvàocáivòngdanhlợiluẩnquẩn,màvìcònquánhỏ,quáhamhưvinhnênemđãkhôngngầnngạiđuổitheo.Giảithưởngcàngnhiềuthìemlạicàngxacáchhơnvới chị ấy.Mỗi lầnnghechịnói rằngchị chỉmuốn làmmộtđầubếpbìnhthường,lấymộtngườichồng,cónhữngđứaconvàsốngmộtcuộcsốngổnđịnh,emđãrấtgiận.Chịấylàngườiđãépemhọcnấuăn,épemđitheoconđườngcủabốđểcùngchịấyđòilạinhữnggìđãmất,vậymàchịấylạilàngườibỏcuộctrước.Emnghĩlàdochịấyđãgặpemtraianh.

-Lâm?-Phải.Vìanhtamàchịấyđãthayđổitấtcảnhữngquyếtđịnh,phủđịnh

cảnhữngcốgắngmàemđãphải trảiqua.Mườibảy tuổiđãphải ranướcngoài,họcbằngsốtiềnhọcbổngítỏi,vậtlộnvớiđủcáccôngviệctrongbếp

nhưmộtđứahọcviệcđểkiếmsống.Nhưng lúcnàoemcũng tựdằn lòngrằngkhôngđượckhóc.

Linhdừngbước,đứngdựavàolancannhìnrahồ.Đạicũngđứngcạnhcô, hai người khác xa với những cặp đôi đang ômhôn, nói chuyện tíu títxungquanh.Giờphútnày,cảthếgiớidườngnhưchỉcóhaingười,rấtgầnvàcũngthậtxa.

-Khinghetinchịấyquađời,emphảinuôiNhưÝthìembuôngtayvớimọithứ.Emkhôngmuốncầmlấycâyxẻngnấuănnữa,khôngmuốnđộngvàoxoongnồi,giavịnữa.EmkhôngnhưthầyCương,thầyquyẩnvớigiớiđầubếp,cònemchỉlàchạytrốn.Trướcđâyemchạytheonghềnàychỉvìmuốnhọctheobố,muốnkiếmtiềnđểmualạinhà,muốnđạtđượcthậtnhiềudanhhiệunổi tiếng,muốn trở thànhngườinấuănđứng trênđỉnhcao, emchưatừngthựcsựnghiêmtúcvớinghềnày.Nhưngbâygiờthìkhác,embiếtdùemcónhưthếnàođichăngnữa,thìemvẫnlàmộtđầubếp,vànếuemkhôngthểnấuđượcnhữngmónănlàmngườitavừalòngthìemcũngchỉlàmộtkẻthấtbại.Emquyếtđịnhsẽđitớicùng.Họcíthọcnhiềucũngkhôngquantrọng,quantrọnglàemcóđượcngườitathừanhậnhaykhôngmàthôi.

- Anh đoán nhé! Có phải mẹ của Cường rất phản đối chuyện của haingười đúng không?Và cái câu, học ít, học nhiềumà emvừa nói, chắc làdànhchobàấyrồi?-Đạinhìncôhỏi.

-Emkhôngđểtâmmấychuyệnđó.Cũngcònchưachắcchuyệncủabọnemsẽđiđượctớiđâu.

-Vậylýdokhiếnemquaylạivớinólàgì?Linhquaynhìnrahồnhưlảngtránh.-Nếukhóquáthìđểanhhỏicâukhácnhé!Emkhôngnghĩlàanhnghiêm

túcvớiemsao?Linhlặngimmộthồilâu,đếnkhiĐạihếtkiênnhẫn,địnhhỏithêmcâu

nữathìlạinghecônói,giọngcônhẹnhưgióthoảng:-Emnghĩthếnàytốthơn.Đạiquayranhìnchằmchằmvàonhữngconsóngđenlấplánhgợntrên

mặthồ,mãisaumớilạinóiđượcthêmmộtcâu:-Anhcũngyêuthànhphốnày,khôngchỉvìnólànơianhsinhravàlớn

lên.Cũngnhưthế,anhkhôngbiếttạisaoanhlạimuốncómộtmốiquanhệ

nghiêmtúcvớiem.AnhsẽkhôngbaogiờngừngyêuHàNội,cũngnhưsẽkhôngbaogiờngừngnhìntheoem.Nhưngcólẽ…muộnrồi…

Linhkhôngbiết từ “muộn rồi”màanhcốýngắtgiữakia làmuốnnói“chuyệncủahaingườiđãquámuộnđểthayđổi”haylà“muộnrồinêncảhainênravề”.Đôimắtanhnhưnướclạnhkhiếnlòngcônaonao.

Cuộcrượtđuổitìnhcảmnàyliệuđếnbaogiờmớikếtthúc?

CHƯƠNG48ĐỐITHỦMỚI

Trongmộtcănphòngrộng,đènsángmờmờ.Ởgiữacókêmộtbộbànghếđắt tiềnnhìnthẳnglênmộtsânkhấu.Trênchiếcghếbànhrộngcóhaingườingồi.Mộtcôgáimặcbộxườngxámmàuđỏvớinhữngđườngcongmêngười,bờmôichínmọngvàánhmắtđongđưagợitìnhđangngồimộtbênmépghế.Bàntaytrắngnõncủaảvuốtnhẹtrênmộtmáiđầuxanhđangdựavàoghế.Đôimắtcủaảlimdim,cảngườiuốnéotheotừngcáitrượttaycủa người đàn ông từ lưng, vòng quanh eo và nâng dần lên phía ngực.Nhưngbàntaycủangườiđànôngvẫnnhưtrêuđùa,chỉlặpđilặplạinhữnghànhđộngnhưkhiêukhíchđómộtcáchmáymóc,chậmrãi,từtốn,vẻmặtthảnnhiên,dườngnhưkhônghềthíchthúvớisựhưởngthụvươnggiảnày.Đôimắtvẫndánchặtvàohaicôgáiđangmúaởbêntrên.Mỗilầnmộtchiếcquầnhayáođượcbuônglơikhỏinhữngcơthểấy,ngườiđànônglạinhếchmiệngcười.Cũngkhôngbiếthắncườicáitròkhêugợirẻtiềnđó,haycườikhinghethấycuộcnóichuyệngiữahaingườikhácquamộtmáynghetrộmđầytinhvi.

Ngườiđànôngtrạcbamươituổi,gươngmặtđiểntrai,đôimắtsắclạnhnhưdao.Mái tócđểdài,xõaxuống trán,cheđimộtbênmắtđángsợnhưmắtchimưng.Sốngmũicao,làndatrắngnhưthiếunữ,hàmrăngsángbóng.Thoạtnhìn,hắngiốngnhưmộtgãcôngtửhưhỏng,sốngtrongnhunglụavàđượcnuôngchiềuquámức.Khôngaibiết,đằngsauđôimắtđángsợấylàcảmộtcuộcsốngđaukhổnhưthếnào.

-Vậyrađâylàcôgáimàthằngemanhđangtheođuổi-Hắnlạimộtlần

nữaxoanhẹbờeomảnhkhảnhcủacôgái,nóinhưthìthầm-VuaĐầuBếptrẻnhấtcủagiảiMasterChef.QuánquâncủaSiêuĐầuBếpMỹ.ÁquâncủagiảiĐầuBếpToànCầu.Chậc,cũngkhôngtệ.

-Anhcóhứngthúvớiconnhỏ?-Côgáihứmộttiếngkiêukỳrồihỏi.-Ừ, tất nhiên.Đây là người đàn bà của em trai anh cơmà, anh rất có

hứngthúvớinhữnggìlàcủanó-Hắnlạicười,nóinửađùanửathật,dườngnhưhắnrấtthíchnhìnphụnữghentuông.

-Cógìhayhođâu.Emcóthểkhiếnchoảtathânbạidanhliệt.-Được rồi,anhbiếtem làbàhoàng truyền thông,nhưng trướckhianh

chophép,emtuyệtđốikhôngđượclàmgìvớinhữngđiềuxungquanhthằngCường-Hắnnângcằmcôgái,nóimộtcâunhẹnhàngnhưnglạikhiếncôảcảngườinổiđầygaiốc.

-Embiếtrồimà.Nhưngđừngbaogiờtỏracóhứngvớiđứacongáikhácngaytrướcmặtemnhưthế,emkhôngthích-Côảphụngphịu.

-Haha…Cưngthấythằngemanhthếnào?-Đẹptrai,nhonhã,lịchthiệp,nóichunglàcũngđược.-Đànbàlúcnàocũngbịcáivẻbềngoàiđánhlừa.Nếunótốtđẹpnhưthế

thìđãkhôngvìtranhđoạtmộtđứacongáimàdồnépbạnthâncủamìnhtớimứcphásản-Hắnnhấpmộtngụmrượumỉmcười.

-Vậytiếptheoanhđịnhlàmgì?-Chẳngcầnlàmgìcả,đợithôi.-Đợigì?-Đợinótựlộsơhở.Khingườitachìmđắmtrongtìnhyêu,họthườngđể

lộnhữngyếuđiểmchếtngười.Anhđợi thằngemanh tự lộ sơhởcủanó.Bâygiờcứđểnóhảhêmộtchútvớichiếnthắngtrêntìnhtrườngđi.Emcóhiểucâu:“Bọngựabắtve,chimsẻrìnhsaulưng”làthếnàokhông?

-Tấtnhiênrồi.NhưngviệcchiếmlấytoànbộtậpđoànHoànMỹkhôngdễđâu.BàPhượnghiệncònnắmgiữtớimườiphầntrămcổphần,nếunhưkhôngcóđượcsốcổphầnđóthìanhkhólòngnắmđượctậpđoàntrongtaylắm.MàbàPhượngthìđờinàochịunhượngchoanhchứ?

-Aicũngcóyếuđiểmcả.YếuđiểmcủathằngCườnglàconnhỏngườiyêunó.Cònyếuđiểmcủamẹcảanhchính là thằngconquýbáuấy.Anhkhôngtinkhônglàmbàtanhảrasốcổphầnđóđược-Gãđànôngbìnhthản

nhìnvềsânkhấuphía trước,dườngnhưnhữnggìcôgáiđềcập tớikhônglàmhắnbậntâmmộtchútnào.

Hắnđãphảinhẫnnhịnquálâurồi.Hắnthậmchíphảichịucúiđầunhưmộtconchóchomẹconhọthahồchàđạp,thahồsỉnhục,cũngvìmộtngàyhắncóthểngẩngđầulênđược.

Hắn - Vũ Tuấn Phong - sẽ đòi lại tất cả những gì vốn đáng thuộc vềmình!

CHƯƠNG49PHÁSẢN!

LinhnghetinĐạiphásảncũnglàchuyệncủahaituầnsauđó!Nhữngcơnmưarảríchđầumùađãgiữchânhaidìcháuởquêsuốthai

tuầnliền.MưanhiềuđếnnỗithímMơphảithanvãn:nămnaykhôngbiếtcóúnglụtgìhaykhôngđây?

Tronghaituầnnày,ĐạichỉgọiđiệnchoLinhđúngbalần,mỗilầnkhôngquámộtphút,chỉđểđảmbảolàNhưÝvẫnkhỏe.Anhthậmchícònkhôngkịphỏithămcô.Rồinhữngcơnmưa,nhữngcuốnsách,nhữngchươngtrìnhnấuăncủavòngloạicuộcthiMasterCheftrênTV,vàcảđứacháuyêuđangtậpđi,tậpnóiđãkéocôvàomộtvòngxoáymêmảiđểquênlãngđimọithứ.Cô ítnghĩ tớiĐại, cũng ítnghĩvềmốiquanhệnhậpnhằnggiữamìnhvàCườnghơn.

NgàyđưacôtrởlạiHàNội,CườngđãbìnhthảnkểchocônghechuyệnxảyravớiĐạithờigiangầnđây.TấtcảphảnứngmàLinhcólàbànghoàng,ngơngácnhưngcôvẫn im lặng.Côcócảmgiácnhưmìnhđangbị tất cảphảnbộikhilàngườibiếtchuyệnsaucùng.Nhưngmặtkhác,côlạikhôngthểgiậndữvớiCườngvìcôbiếtcơngiậnsẽtốcáokhoảngtốibấylâunaycô vẫn che giấu trong tim,một thứ tình cảmmà chính bản thân cô cũngkhônghoàntoàndámđốidiện.

Mộtcái án làmăn treo lơ lửng trênđầuĐạivìđãcó tớihơnmột trămkháchhàngbịngộđộctrongmộttiệccướisaukhiuốngrượudonhàhàngPhương Đông cung cấp. Khi cơ quan chức năng tiến hành kiểm tra hầmrượu,pháthiệncóquánửasốrượutronghầmlàrượugiả,rượuphachếsai

nồngđộ.Đạilậptứcbịthuhồigiấyphépkinhdoanh,thậmchíanhcònbịtạmgiamđểđiềutra.Ngoàira,Đạicònphảinộphàngtỷđồngvàphảibồithườngchokháchbịngộđộcmàquánửatrongđólànhữngngườicótiềnvàcóquyềnlực.

Đạibịtạmgiamhaingàythìđượcbảolãnhranhưngbịnghiêmcấmdichuyểnđểphụcvụđiềutra.Đâylàthờigiankhókhănnhấtcủaanh,vậymàĐạivẫntỏranhưkhôngcógìkhigọiđiệnthoạichocô.

TrởlạiHàNội,LinhkhôngchạyđitìmĐạingaymàtớitậnhômsau,vàobuổi sáng, cômớiđưaNhưÝ tớinhàanh.Khicô tớinơi thìôngPhươngđangngồiởngoàiđìnhbêntrongvườntheothóiquen,vớitờbáosángvàấmtràđặc.Thấycôtới,ôngvuivẻômlấyđứacháunộivàmờicôvàonhà.Khiôngcười,Linhcàngthấyrõnhữngnếpnhănhaibênkhóemắtông,đôiconngươiđỏvằnnhữngtiamáu,kếtquảcủanhiềuđêmkhóngủ.ÔngPhươnggầy rộc đi,mái đầu đã bạc trắng.Ông cười rất gượngvà buồn, có lẽ ôngcũngcảmthấyáingạikhiđểLinhchứngkiếncảnhgiađìnhbuồnbãlúcnày.

SaukhibiếtLinhlàdìcủaNhưÝ,emgáicủaNhậtLệ,ôngbàPhươngđãkhôngítlầnngỏýmuốncôdọntớiởcùnghọ,thậmchícònmuốnnhậncôlàmconnuôichohaigiađìnhtiệnđilại.NhưngLinhđãtừchối,kèmtheolờihứasẽthườngxuyêntớithămôngbàvàNhưÝ.KhicôngỏýmuốnđưaNhưÝvềquêchơiítngày,ôngbàPhươngđềukhônghềphảnđối.Haiôngbàđãcoigiađìnhbênnhàcônhưgiađìnhthônggiacủamình,cònđịnhsắpxếp,đợibàNguyệtkhỏelạisẽvềthămhỏivànóichuyệnvớigiađìnhchúthím,họhàngởquêcô.

NgoàiLâmra,LinhkhônghềgiậnbấtkỳaitronggiađìnhôngPhươngcả.Aicũngđềulànhữngngườirất tốtdùĐạihayMinhđềulànhữngcậucon traibướngbỉnhvàcósự íchkỷ riêngcủamình.LinhkhôngmuốncóquánhiềuliênhệvớicảhaianhemĐạivàMinh,vìcôbiếtrõtìnhcảmcủahọ dành chomình.Đượcmột người nào đó yêu là hạnh phúc, nhưng nếuđượcnhiềungườiyêuthươngthìlạilàmộtgánhnặng.Côđãtừngsợhãivàchạytrốn tìnhcảmcủacảhaingười.Nhưngcuốicùng,khicôdừnglạiđểthỏahiệpvớiĐại,côđãmắcphảicáilướitìnhcảmrốirắmcủaanhvàđếnlúcnàyvẫnchưatìmracáchđểthoátkhỏinó.

KhiLinhtớichỉcóôngPhương,bàNguyệtvàcôgiúpviệcởnhà.Minh

đãtớichỗthựctậptừsớm,cònLâmcũngrangoài.ÔngPhươngnóigầnđâyanh đã tìm được việc, thường đi tới tận tối mịt mới về. Còn Đại thì đãchuyểnvềcănhộchungcưcủaanhđểcóthờigianyêntĩnhmộtmình.ÔngPhươngcóvẻ lo lắng cho anh, nhưngbiết tính con trai cảnênôngkhôngngănanh.Mấtnhàhànglàmộtcúsốcquálớnđốivớianh.Nólàsựnghiệpanhđãmấtrấtnhiềucôngsứcđểgâydựngvàpháttriển,phảitậnmắtnhìnthấynósụpđổđúnglàkhôngdễdànggì.Cáianhcầnlàthờigianvàsựyêntĩnh,vìthếôngbàđãđồngýđểanhvềởlạicănchungcưvốnđãcháytàncháy rụi trong đợt hỏa hoạn lần trước. Về chuyện làm ăn của anh, ôngPhươngnóirằngônghiểuconmình.Đạilàngườikhônkhéotronglàmăn,nhưngcũnggiốngôngởtínhtìnhbộctrực,thẳngthắn,khôngbaogiờlàmănlươnlẹo,lừađảo.Chắcchắnlàcòncóẩntìnhtrongđómàmọingườichưabiết.

KhiLinhtới,bàNguyệtđangnằmsưởinắngtrênmộtchiếctrườngkỷêmái.Bàkhôngnóiđược,chỉnhìnhaidìcháu.Ngườibàgầytọpđi,tóccũngbạchết, trôngkhôngcònmột chútgì sót lại củangườiphụnữngoàinămmươiđẹpđẽlinhhọattrướcđâynữa.Bàkhôngcửđộngđược,trênbụngcóđắpmộttấmchănmỏng.Linhhơicaumàykhitớigần,côcóthểngửithấyrõràngmộtmùikhainồngcủanướctiểu.Rõràngngườigiúpviệcđãkhôngchămsócchobàtốt.Ngôinhàtoànđànôngnàycũngkhôngaicóthểchămsócchobàchutoànđược.

-Cơntaibiếnđãđánhgụcbàấythànhnhưvậyđấy.ÔngPhươngthởdàinóivớicôkhicôngồixuốngbêncạnhbàNguyệt.

LinhquayđầunhìntheocáibónggiànuacủaôngkhiôngbếNhưÝvàonhàtrước,nénmộttiếngthởdàitrướcmặtbàNguyệt.CôngồilạibênbàNguyệt,kểchobànghechuyệnchúthímởquêgửilờihỏithămsứckhỏecủabà.Côvừakể,vừanắntay,nắnchânchobà.KhinghecôkểrằngNhưÝđãbiếtgọi“ông”,“bà”,“ba”,“Linh”thìnướcmắtbàchảyra.Khôngbiếtdobàvuikhithấycháunộimìnhlớnlên,haybàkhócchochínhhoàncảnhcủamìnhlúcnày?

-Condạicáimang.Haibáccũngrấtxấuhổvớigiađìnhcháu.BácmuốnđưathằngLâmvềquêcháu,vừađểthắpchoconLệnénhương,vừamuốnxinlỗivàthưachuyệnvớigiađìnhcháu,chophépnhàbáclậpbànthờcho

conLệnhưcondâutrongnhà,chonóđượcanủinơisuốivàng.Nhưnghoàncảnhnhàbáclúcnày,cháuthấyđấy,buồnthảmlắmcháuạ!Thôithìcháucứnóivớicácông,cácbàởquêlượngthứchobác.Baogiờbácgáikhỏelại,haibácnhấtđịnhsẽvềđómộtchuyến.

-Việctrướcmắtlàcảgiađìnhphảichămsóctốtchobácgáiđãạ!Chúthímcháuởquêcũngmuốnlênthămbácgái,nhưngởquêđangbắtđầuvụthuhoạchcànênchúthímsẽlênsau.

-Bác cảmơngiađình cháunhiều lắm.Nhưngcháu cứnóivớiôngbàkhôngcầnphảilên,đilạivấtvảra.ThằngLâmcũngnghỉhát,đangđilàmphụcvụởnhàhàng,đợiđihọcnghềrồisẽxinđixuấtkhẩulaođộng.

-Anhấybiếtnghĩnhưthếthìmừngrồiạ!-BâygiờbáclonhấtthằngĐại.Cólẽđâylàvấpngãđauđớnnhấtcủa

nó.Dùbáctinnósẽvượtqua,nhưngngheconHuyềnnói,ngàynàonócũnguốngrượu.CáiconHuyềncũnglàđứacótình,thằngĐạibịnhưthếmàconbévẫnlolắng,quantâmchonó.NếukhôngcónóthìthằngĐạigiờnàychắcvẫnbịtạmgiam…-ÔngPhươnglạithởdàimộttiếngnữa.

ThấyLinhlặngimkhôngnóigì,ônglạithêmvàomấycâugiảithích:-Ngườinhàcủanólàmcônganvàtrongtòaánnhiềunênđãxinbảolãnh

đượcthằngĐạirangoàichờđiềutra.Nhàbácvẫngiấubàấychuyệnnày,sợnếubàấybiếtsẽlạicàngsuysụpthêm.

-Tốinaycháusẽsangthămanhấy.NhưnganhấyởđóvớichịHuyềnạ?-NgàynàoconHuyềncũngtớiđócơmnướcchonóxongmớivềnhà,

nhưngcũngkhôngkhuyênbảođượcthằngĐạicáigì.Nóbướngbỉnhlắm.Nếucháucógặpthìkhuyênnóvàicâugiúpbácnhé!

-Vâng.CháutớiđâycònđịnhbànvớibácvềchuyệncủaNhưÝ.Mặcdùcháurấtlolắngchobé,nhưngthayđổihoàncảnhsốngliêntụccũngkhôngphảilàtốtchonó.Nếugiađìnhvẫncóthểchămsóctốtchoconbéđượcthìcháusẽđểbésốngởđâyvớigiađình.Nhưngnếukhókhănquáthìcháusẽnuôivàchămsócbé,đợitớikhiconbéđủtuổiđihọchãytínhtiếp,ýbácthếnàoạ?

-NhưÝlàgiọtmáucủagiađìnhbác,dùthếnàothìhaibácvẫnmuốnconbéđượcsốngởđâycùngôngbà,cùngbốvàcácchúnó.Nhưngchuyệnnàybáckhôngquyếtđịnhđược,phảichờxemýthằngĐạithếnàođã.Bác

khôngmuốncháucóthêmgánhnặng,cháucòncuộcsốngriêng,rồicònlậpgiađình…

-Cháukhôngphải làngườimaymắn trênconđườnghọchành,nhưngcôngviệchiệntạicủacháucũngchocháumộtmứclươngđủsống.Cònlậpgiađình thì lúcnàycháuvẫnchưacóýđịnh tiếnxahơnvớibạn trai củamình.CháumuốndànhthờigiannhìnNhưÝlớnkhônđã.

-Cậucontrainàomàlấyđượccháuthìthậtcóphúc.HaychuyệnnàycứđểbácbànthêmvớithằngĐạiđãnhé!BâygiờcháucứđểNhưÝởđây,bácsẽbắtnóvềnhàđểchămlochoconbé.

-Vâng.Chiềunaycháuởđây,ăncơmchiềuxongcháusẽvề.-Hayquá!Lâurồibáckhôngđượcăncơmcháunấu.ÔngPhươngcười,nhữngnếpnhăn lạihiện ranơikhóemắt.Trongđôi

mắtgiànuađócònánhlênmộtchútniềmvui.

CHƯƠNG50TRẬNCHIẾNCỦANHỮNGBÓNGHỒNG

KhiLinhquaylạikhuchungcưthìtrờibắtđầuđổmưa.Nhữngcơnmưađầumùakhôngbaogiờbáo trướckhinàosẽ tạnh.Cókhimưađấyrồi lạitạnhngayđấy,cũngcókhimưadầmmưadềhếtngàytớiđêm.Linhkhôngthíchnhữngcơnmưakhinóluônđemlạichocôcảmgiácướtátvàkhóchịuvôcùng.

Côvừabướcrakhỏithangmáythìthấycóhaingườiđangngồidựavàomộtgóchànhlangnóichuyệnvớinhau.Mộttronghaingườiđónhậnracôtrước,bằnggiọngvuivẻ,anhtareolên:

-Sưphụ…Mặcdùcònhơikinhngạcmộtchútvềsựxuấthiệnđộtngộtnàynhưng

côvẫnnhậnngayrachàngtraiđó.Chàngtraihơntuổiđángmếnluôngọicômộtcáchthànhkínhlà“sưphụ”dùnhữnggìcôdạychoanhchỉlàtìnhyêuvớinghềđầubếpmàthôi.

AnhlàmộtchàngtraiđặcbiệtkhilặnlộitừNevadasangtậnCaliforniatìmLinhchỉđểhọcnấuăn.Banđầucôkhôngbiếttạisaoanhlạiphảilàmnhư thế, sau đóAn nói rằng anh đã xem cô thể hiện tài năng ở cuộc thiMasterChefvàgiốngvớirấtnhiềungườikhác,anhthíchmêphongcáchcủacô.Dùkhôngđượcnếmnhữngmónăncô làmra saonhưngchỉnhìn thôicũngcóthểcảmnhậnđượctàinăngcủacôvàsựtuyệtvờicủanhữngmónăn.Haynóimộtcáchkhác,Anthầntượngcô.Côchínhlàngườiđãchoanhquyếttâmđihọcnấuăntrongnhữngngàylôngbôngkhôngbiếtđịnhhướngcuộcđờimìnhthếnào.

AnlặnlộitừtậnCôTôvềHàNộitìmcô.Tìmkhôngthấycô,anhlạitìmđếnNhậtLệ,xinNhậtLệđịachỉcủacôtạiCaliforniavàbaysangđótìmcô.AnhđãhăngháixinlàmđầubếpphụcvụtrongnhàhàngViệtnơicôlàmchỉđểcócơhộilàmquenvàhọcnấuăncùngcô.AnvàCường,haingườivừalàđồngmônkhi cùng thamgia học nấu bếp, vừa là tình địch khi cùng theođuổicô.Nhưngcuốicùng,Antừbỏtìnhcảmcủamình.Saunày,côvềnướctrước,AnvẫnđangtheohọcởmộttrườngđạihọctạiLosAngeles.MặcdùngheCườngnóiAnđãvềnước,nhưngLinhvẫnrấtngạcnhiênkhinhìnthấyAntrướccửanhàmìnhvàolúcnày.

NgạcnhiênhơnkhiAnđicùngvớiTườngVi,mộttrongnhữngcôbạngáicủaĐạimàLinhtừnggặpqua.Khicôvề,họcònđangnóichuyệngìđórấtvuivẻ,khônggiốngnhưhaingườixalạ.TườngVikhôngtỏrakinhngạckhithấyAngọicônhưthế,rõrànglàcôgáinàybiếtmốiquanhệgiữaLinhvàAn.

-Ngạc nhiên quá, sao anh lại biết emởđây? -Linhmỉmcười khiAnbướclạigần,nếucôkhôngnhanhlùilạimộtchútthìcólẽAnđãômchầmlấycô.

ChợtnhậnrađangởViệtNamvànghĩtớikhoảngcáchgiữahaingười,Anngượngngùng thu lạihai cánh tayđangchuẩnbịdang ra.Annhìncômộtlượtrồimớithựcsựcảmthấyyêntâmkhicôvẫnkhỏemạnh,chỉhơigầyhơntrướcmộtchút.

TườngVicũngtiếnlênchàocô.Haingườiđãgặpnhaumộtlần,nhưngvẫncócảmgiáchơixalạ,cólẽlàdomốiquanhệvớiĐạimàcảhaingườiđềungầmđặtđốiphươngởvịtríđốithủcủamình.

-EmđãnghenóianhvềnướcvàlàmởresortcủagiađìnhởCôTô-LinhnóivớiAnkhimangnướcrachoanhvàTườngVi.

-Anhvềđượcmộtthờigianrồi,cũngmuốnvềHàNộithămmọingườingaynhưngdocôngviệcmớibậnrộnquá.

-Màsaohaingườilạiđicùngnhau?-AnhvàVitớithămanhĐại.LầntrướcgọichoanhCườngthìnghenói

emvẫnđangởquênênanhkhôngnghĩgặpđượcemthếnày?Nghenóigiờemlàmởnhàhàngcủaanhấy?

-Vâng.Emlàmởđómớitừđầunămnaythôi.SaotớithămanhĐạimà

lạikhôngvàonhà?-Bọnchịgọicửa rồinhưngkhôngcóaimở.Cửakhóa từbên trong! -

TườngVigiảithích.LinhliếcnhìnvẻmặtcủaTườngVi,côgáinàydườngnhưcũngđanglo

lắngkhikhônggặpđượcĐại,khôngbiếttìnhhìnhhiệntạicủaanhthếnào.-Hayanhấykhôngởtrongnhà?-Chịcógọiđiệnthoại,chỉthấycóchuôngvọngratừtrongphòng,sauđó

cóngườibêntrongngắtcuộcgọi,khôngnghemáy.Chịđãlêntiếngnhưnganhấycũngkhôngchịumởcửa-TườngVinóiđầybấtlực.

-Mọingườicứngồichơimộtchútđi,đểchútnữaemthửsanggọicửaxemsao!-Linhnhìnraphíacửa,khôngbiếtcôđangnghĩgìtrongđầulúcnày.

Một lúcsau,saukhinhững ly tràđãvơiquánửa,mọingườimớiđứngdậyđisangcănhộđangkhépkíncửacủaĐại.Linhgõcửa,bên trong imlặngkhôngmột lời đáp.Côquayđầunhìnhai ngườiđangđứngđằng saumình:

-AnhĐại,emLinhđây.EmđưaNhưÝvềtrảlạichoanh.Hơnmộtphút,vẫnkhôngcóngườinàomởcửa.Linhlạinóitiếp:-Mởcửađi.Embiếtanhđangởtrongnhà.Lạiđợi.Lầnnàychỉkhoảngbamươigiâylàcó tiếngláchcáchmởcửa.Nhưng

khicánhcửahéra,mộtthânhìnhtolớnchồmlênngườiLinhmừngrỡthìcômớihiểu,chínhTuyếtmởcửachomìnhchứkhôngphảiĐại.

CôvỗvỗbộlôngrốixùcủaTuyếtmộtchútrồiquayđầurahiệuchohaingườiphíasaucùngvàonhàvớimình.

Phòngkháchtốiomkhôngmộtchútánhsáng,kểcảrèmcửacũngđượckéokínnhưbưng.Mùisơn tườngcònmớikhiếnLinhcảmthấyngộtngạtđếnnỗiphảinhănmũilại.NhờcấutrúccáccănhộgiốngnhaunênLinhcóthểdễdàngtìmracôngtắcđiệncủacănphòng.

Đènsáng,Linhđưamắtnhìnquanhphòngkháchvốnvôcùngsangtrọng,nhưngbâygiờtrốngrỗng,ngoàimộtmànhìnhtivilớnmớilắpvàmộtbộghếsalonmới.Trậnhỏahoạnlầntrướcđãthiêurụimọi thứ, từnhữnggiásáchcaongất,nhữngbứctranhđáquýtrêntườngtớibểcáHồngLong.

-Chắcanhấyởtrongphòngngủ-TườngVinhìnvềphíaphòngngủ,thìthàonhưtựnói.

RồikhôngđợiLinhhayAnnóigì,côđithẳngvềphíacửaphòng.LinhliếcnhìnAn, thấy trênmặtanhxuấthiệnmộtvẻđaukhổ thìcôđã lờmờđoánđượcẩntìnhgiữahaingườinày.Nénmộttiếngthởdài,côngồixuốngghế.

Cửa phòng ngủ khóa từ bên trong nên Tường Vi không thể nhìn vàođược.LinhnhìnTuyếtvừanhảyphốclênghếvàdúiđầuvàolòngmình,ánhmắt nó rất buồn. Có lẽ từ khiĐại gặp chuyện khôngmay, anh đã khôngchămsócnócẩnthậnvàchuđáonhưtrướcđâyđượcnữa.

-AnhĐại, anhmở cửa ra đi.Nếu anh khôngmở cửa thì em sẽ đợi ởngoàinày-TườngVinóinhưvannài.

Đáplạilờicủacôchỉlàsựimlặng.LinhnhìnAnvừa ngồi xuốngbên cạnhmình, thấy hai tay anh cứ đan

chặtvàonhaukhôngnóigì,côđịnhnóivàicâunhưnglạithấykhôngthíchhợp.TườngVicòngọithêmvàicâunữanhưngcũngchẳngănthuagì.

Đúng lúcnày,cửachínhmởra,ngườibênngoàichưabướcvàonhưngngườibêntrongđãnghethấytiếngnói:

-Ơ,saocửalạimởthếnày?Linhlàngườiduynhấtkhôngcóphảnứnggìvìcôđãnhậnrachủnhân

củaâmthanhêmái,dễnghenày.Huyềnbướcvàotrongphòng,kinhngạcnhìnbavịkhách,mãisaumớicó

phảnứng:-Mọingườilàai?Saolạivàođượctrongnhà?Tôiđãkhóacửatrướckhi

đilàmrồimà?-Chàocô,chúngtôilàbạncủaanhĐại.Làconchócủaanhấymởcửa

chochúngtôivào-Anlêntiếngthayhaicôgái.Huyền lạibịkinhngạcmột lầnnữakhi thấyconNgaoTạngmàu trắng

như tuyếtđangngoanngoãn rúcvào lòngLinh.Conchóấy chưabaogiờthânthiệnvớiaingoàichủcủanó,điềunàyđủđểtrongđầuHuyềnxuấthiệnmộtdấuhỏitođùngvềcôgáinhìnvừalạvừaquenđangngồitrênghếkia.Ngay từ lúc vừa nhìn thấy Linh, Huyền đã ngờ ngợ, nhưng rồi lại nghĩchuyệnđókhôngthểxảyranêngạtngayýnghĩđóđi.

MặcdùchuyệnLâm làbốđẻcủabéNhưÝđăngđầy trênbáo,nhưngchuyệnLinh làdì củanó thì lúcnàymớichỉ cóngười tronggiađìnhôngPhươngbiếtmàthôi.

Hơnnữa, làm saoHuyền có thểnghĩ được, côgái người làmnhìnquêmùa,thôkệchkhiấylạilàcôgáixinhđẹpngồitrướcmặtmìnhbâygiờ.Côgáitrướcmắtcôkhôngchỉquýpháitrongcáchănmặc,màngaycảkhíchấtcũngđặcbiệt, khí chấtnàykhôngphảimột côgáiquanhnămởnơiđồngruộngcóthểcóđược.

MộtcôgáithếnàomàcóthểgầngũiđượcvớiTuyết?Huyềncàng tòmòhơnvềmốiquanhệgiữacôgáiđóvàĐại.Nhìncô

ngồitrênghế,Huyềnchợtcócảmgiáccôtamớichínhlànữchủnhântrongcănphòngchứkhôngphảicô,mặcdùcôđãđinhninhtrongđầurằngkhôngsớmthìmuộn,côvàĐạicũngsẽlàmđámcưới.ViệcanhkhôngtừchốisựchămsóccũngnhưdânghiếncủacômấyhômnaycàngcủngcốsuynghĩđótrongđầuHuyền.

RồiHuyền đưamắt nhìnTườngVi, đúng lúc bắt gặp cô gái nhỏ đangnhìnmình.KhiHuyềncònđangmảithămdòLinhthìTườngVicũngđồngthời đặt câu hỏi về Huyền. Trong thâm tâm, Tường Vi cũng đoán đượcHuyềnchínhlàngườimàĐạitừngnhắctớitrướcđây,rằngcóthểanhsẽkếthôncùngmộttrongnhữngcôbạngáimàanhđangchínhthứchẹnhò.Tronglầngầnđâynhấtởcùngcô,Đạiđãtâmsựrằnganhđãcắtđứthếtquanhệvớinhữngcôbạngáikhác,vàđangnghĩtớimốiquanhệnghiêmtúcvớimộtngườimàanhđịnhlấylàmvợ.Hômnaycôgáinàyđãởđâychămsócchoanh,cóchìakhóa ravàonhàanh tựdo thoảimái,nênngườimàĐại từngnhắctớichỉcóthểlàngườinàymàthôi.

Ancảmnhậnrõràngkhôngkhínặngnề,đầycăngthẳngtrongphòng,dùbọnhọkhông ai nói với ai câugì.Anh cảm thấymột cuộcđối đầungấmngầmgiữahọđangdiễnra.Anhvộihắnggiọngđểđánhtankhôngkhícăngthẳngnhưsắpnổrachiếntranhnày:

-Còncô?CôlàgìcủaanhĐạivậy?Anhấycótrongnhàchứ?Chúngtôigọicửaphòngngủnhưngkhôngthấyanhấytrảlời.

-A…-HuyềnnhưbừngtỉnhtrướccâuhỏicủaAn-Tôi…TôilàbạngáicủaanhĐại.Anhấyởtrongphòngngủ,nhưngmọingườiđợicũngvôích

thôi,anhấysẽkhôngmởcửađâu,trừkhianhấythựcsựmuốnrangoài.-Anhấyổnchứ?-TườngVilolắnghỏi.-À,ừm,anhấykhỏe,chỉhơimấttinhthầnvớinhữngchuyệnvừaxảyra.

Chỉcầnchoanhấymộtchútthờigianthôi,rồimọichuyệnsẽổn-Huyềngậtđầu,tỏramìnhmớilàngườihiểuĐạinhấtởđây.

-Nếunhưvậychúngtavềthôi-Anđềnghị-Đợikhinàoanhấybìnhtĩnhlại,chúngtôisẽlạitớithăm.

-Mọingườingồichơinóichuyệnchútđã,đằngnàocũngtớiđâyrồi.Đợitôicấtthứcănvàobếprồilấynướcchonhé!

-Chúngtôivừauốngnướcrồi,cảmơncô-Anlắcđầusauđóđứngdậyvàđiracửatrước.

Tường Vi quay đầu nhìn cánh cửa phòng khóa kín một cách đầy lưuluyến,sauđócũngdợmbướctheoAn.

Linhlàngườiđứngdậycuốicùng.Tuyếtnhảyphốcxuốngđấtrồichạyracửatrước.Huyềngiậtmìnhquátgọi:

-Tuyết,quayvề…Conchókhôngquayđầumàvẫyvẫycáiđuôirồiđirangoài.-Khôngsaođâu-LinhquaylạinóivớiHuyền-Nhàtôingayởđầuhành

lang,tôilàhàngxómcủaanhĐại.Cứđểnóquađấy,tôisẽtắmchonó.ChođếnkhimọingườiđềurakhỏicănphòngvàchỉcònlạiHuyền,cô

vẫnđứngngâyrađó.TrongđầucôvẫncònquanhquẩnmộtcâunóicủaĐạitrướcđây:

“Anhđãtừngyêumộtcôhàngxóm…”.

CHƯƠNG51ANHTRAIVÀEMTRAI

-Két…-Nàycô,cẩnthận.-Á…Liên tiếpnhữngtiếngphanhxe, tiếngmộtngườiđànông, rồisauđó là

tiếngkêuhoảnghốtcủamộtcôgáitrênconphốsầmuất.Cú phanh gấp ngay đúng vũng nước đọng của cơnmưa đêm qua làm

nướcbắn lên tung tóe, chiếcToyotamàuđỏ lại lướtđi, ngúngnguẩynhưmộtcônàngđỏngđảnh,điệuđà,sauđónóđỗlại trướcmộtsalonlàmtóccáchđókhôngxa.

Trênvỉahèchỉcònlạimộtcôgáimặcváytrắng,trêntàváycólemmấyvệtnướcbẩnvàmộtchàng traimặtvestđen lịch thiệpcùngđôigiàymàuđen đắt tiền đã ướt sũng nước.Nếu vừa rồi chàng trai không nhanh chânbướctớichắnngangtrướcngườicôgáithìcólẽgiờnàybộváytrắngkiađãướtnhèmnhẹp rồi.Nhữngngườiđi bộxungquanhbịvấy lênngười chútnướcvẫnnhìntheochiếcxebằngánhmắtchánghét,cóngườicònsỗsàngmắngthànhtiếngmấycâu.Vàingườilạihiếukỳnhìnđôitraigáivừahứngtrọn vạt nước bắn lên, lúc này họ đang đứng cạnh nhau và lúng túng launướctrênquầnáođi.

-Xinlỗi,anhkhôngsaochứ?-Linhcuốngquýtnhìnchàngtraiquêncảviệclochochiếcváytrắngxinhđẹplúcnàyđãrấtkhónhìn.

-Tôikhôngsao.Nhưngsaocôlạiphảixinlỗitôichứ?Chàngtraicaumàyhỏi lại,gươngmặtđiển traicủaanhtakhôngvìvẻ

xộcxệchcủamìnhlúcnàymàmấtđisựcuốnhút.-Đólàthóiquen.-Mộtthóiquenkhôngtốt.Côkhôngcólỗithìkhôngnênxinlỗingườita

-Chàngtraicàunhàu.-Anhlấytạmkhăntaycủatôimàdùngnày-Linhlấytừtrongtúixáchra

mộtchiếckhăntaytrắngtinhvàđưachochàngtrai.Anh ta cầm lấy không hề khách khí, đưa lên laumái tóc cũng bị dính

nướccủamình.-Chiếcxechếttiệt-Anhtalẩmbẩm.Linhquayđầunhìnngườivừabướcxuốngtừchiếcxeđỏđậucáchchỗ

họđứngmộtquãngxa.Váyđỏ,tócquănhunghungđỏ,giàyđỏ,túixáchđỏ,nguyênmộtcâymàuđỏnhìnvôcùnghợpvớichiếcxe,ngườiđóđúng làHằng,côgáivẫnkhôngngừngtheođuổiCườngvàgâyrachoLinhkhôngítrắcrối.Linhcócảmgiáctrướckhibướcvàosalontóc,Hằngcònquaysangnhìnmìnhcườiđầyđắcýnữa.

-Nhàanhcógầnđâykhông?Hayanhvềtạmnhàtôiđi,anhướthếtcảrồi-Linhđềnghị.

-Vàtôisẽmặcquầnáocủachồngcôravềà?-Tôichưacóchồng-Linhphảnbác.-Ô…tôingạcnhiênlàmộtcôgáiđẹpthếnàylạichưacóchồng.Cảmơn

cô,nhưngcôkhôngnêntùytiệnmờimộtngườiđànôngxalạvềnhà.Tôisẽtìmchỗmuabộđồkhácvàthayđồngay.Màcôđangcóhẹnsao?

-Saoanhbiết?-Linhngạcnhiênhỏilại.-Tôithấycôcứnhìnđườngsuốt,chắclàđangchờaitớiđón.Côchờbạn

traisao?-Vâng.-Đểmộtngườiđẹpphảichờlàkhôngtốt.Linhđịnhtiếptụcphảnđốiýkiếncủachàngtraihaytòmònàythìchợt

thấyxecủaCườngđangtấpvàolề,bèncười:-Anhấytớirồi.Anhcóthểchotôisốđiệnthoạiđượcchứ?Tôisẽmời

anhđiuốngcàphêđểcảmơnanhchuyệnhômnay.-Khôngcógìđâu,chỉlàchuyệnnhỏthôimà.Vớilại…ChàngtraicònđangđịnhnóitiếpthìCườngđãbướcxuốngxe,vộivãđi

tớicạnhLinh,kéocôgiậtlùilạimộtbước,sauđóquaysanggằngiọngnóivớianhchàngkia:

-Anhmuốnlàmgìcôấy?-Ô,vậyrađâylàbạntraicủacô.Ngạcnhiênquánhỉ?-Phớtlờlờicủa

Cường,chàngtraiquaysangcườinóivớiLinh,giốngnhưcuộcgặphômnaychỉlàvôtìnhmàthôi.

-Haingườiquennhausao?-Linhlạihỏi.-Tôicảnhcáoanh,muốnchơithếnàotôicũngchiều.Nhưngbiếtđiềuthì

tránhxacôấyra,nếukhôngtôigiếtanhđấy.-Tôichờxemcậusẽgiếttôithếnào?Chàng trai cườinhạtkhinhìnCườngkéoLinhvàoxe, sauđóchiếcxe

chạythẳngvềcuốiphố.ChiếcCayenneđirồi,chàngtraimớiđưachiếckhăntaytrắngngáthương

nướchoaVictoriaSecretlênnhìn,sauđóđútnóvàotrongtúi.Vàcuốicùng,mặcnhữngánhnhìnkhácdànhchomình,anhchàngquayngườiđủngđỉnhbướcđi.

Trên chiếcCayenne, bản tình ca đang phát cũng bị Cường thô bạo tắtphụtđi.Linhnhìnanh,biếtanhđangnổinóng,lạikhôngthểpháttiếtravớicônênmớilàmthế.Nhưngcôcũngthấykhônghàilòngvềcáchcưxửgiốngnhưtrẻconvừarồicủaanh.Dùhaingườinàycóquennhauvàcókhúcmắcgìvớinhauthìanhcũngkhôngthểtỏrabấtlịchsựvớingườiđãgiúpcônhưthếđược.

-Cóchuyệngìvớianhtathế?-Cườngcụccằnhỏi.-Emhỏimớiđúngchứ?-Linhtỏvẻkhôngvui-Saoanhlạicóthểcưxử

thiếuvănhóanhưthếđược?Anhtavừamớigiúpemlãnhnguyênmộtvạtnước.Thếmàanhlạicưxửnhưthế?

-Saoemlạinổinóngvớianh?Emcóbiếthắnlàaikhông?Cườngkinhngạctrướcvẻgiậndữcủacô,cơngiậncủaanhcũngvìthế

màtăngvọtlên.Bạngáianhlạiđangbênhvựcchohắn-ngườimàanhcămghétnhấtcuộcđờinày.

-Emkhôngquantâmgiữaanhvàanhtacókhúcmắcgì,đólàchuyệncủahaingười.Nhưnghômnayanhtađãgiúpem.Anhnhìnđi,váyemcònướtmấtchỗđâynày,chuyệntốtđẹpdocôvợtươnglaicủaanhđemlạiđấy

-Linhbựcdọcchỉvàomấyvệtđentrênváycủamình.-Emnóicáiquáigìthế?Anhđãnóirồi,anhkhôngcóvợtươnglainào

hết-Cườnggiảithích-Cònhắn,anhhyvọngemkhôngcanhệgìvớihắnthêmlầnnàonữa.Nếucóthấyhắnthìcũngtránhxahắntaralàđược.

-Đâylàlầnđầutiênemgặpanhấy.Vậymàanhlạinóinhưthểemlénlútgặpgỡanhtavậy.

-Linh,emnghĩđiđâu thế,anhhoàn toànkhôngcóýđó-Cườngquátlên.

-Nhưngsaoemlạithấylàanhđangcóýđó.-Em…-Cườngphanhxeđộtngột,nénlạicơngiậndữ,sauđóhạgiọng-

Emcóbiếthắnlàaikhông?-Emđãnóirồi,emkhôngquantâmanhtalàai-Linhkhoanhtaynhìnra

cửasổ.-TênđầyđủcủahắnlàVũTuấnPhong.Hắnlàanhcùngchakhácmẹ

vớianh.Cườngdựalưngvàoghế,ánhmắtnhìnthẳngraphíatrước.Nhữngdòng

xevụtquamắtanh,nhữnghàngcâythẳngtắpkéodàivớinhữngchồinonlộcbiếcđangsinhsôinảynở.Chẳngbiếtanhđangsuynghĩđiềugì.

LinhngạcnhiênvôcùngtrướccâugiảithíchđócủaCường.Côchợtcảmthấycóthểthôngcảmchocơngiậndữkhinãycủaanh.

LàbạngáicủaCườngtừkhicònởnướcngoài,nhữngbímậtcủagiađìnhanh,côcũngbiếtmộtvàiđiều.Cường từngnhắc tớinhữngngườianhemcùng cha khácmẹ vớimình, hầu hết đều không sống cùng gia đình anh,ngoàimộtngườitênlàPhong.MặcdùlàanhtraicủaCườngnhưnganhtachỉhơnCườngvàithángtuổi.MẹPhongđãmấtvìbệnhungthưnênanhtasốngcùnggiađìnhCườngtớinămmườitámtuổithìvàomiềnNamhọcvàlàmviệcchochinhánhcôngtycủagiađìnhởtrongđó.Mặcdùxungkhắcvớinhaunhưnghaingười,mộtNam,mộtBắcnêncoinhưnướcsôngvớinướcgiếng,khôngaiphạmai,khôngaitranhchấpcủaaicáigì.

Linh không ngờ chàng traimà cô gặp hôm nay lại chính là người đó,người mà Cường ghét nhất trong gia đình. Anh luôn coi Phong chính làngườingoài tớipháhạnhphúcgiađìnhcủaanh.Cườngchưabaogiờchegiấusựkhinhghétđómỗikhinhắctớianhtatrướcmặtcôkhitrước.

-Hắn ta rấtnguyhiểm.Khôngphảingẫunhiênmàchỉcómìnhhắn tasốnglạiđượctronggiađìnhanh,đượcônggiàhếtsứcbaobọcvàchechở,dùmẹanhluôntìmmọicáchtốnghắnrađường-Cườnggiảithích-Thếnênanhkhôngthểkhôngnghingờrằnganhtatiếpcậnemlàcómụcđích.

-Emthìcóthểlàmgìđượcchứ?-Linhlạnhnhạthỏi lại.Côcảmthấychánghétvôcùngcáchsuynghĩkỳthị,íchkỷcủanhữngngườiquensốngtrongcảnhgiàucónhưCường.

-Ônggiàanhquyếtđịnhsẽvềhưutrongvàinămtới,đểlạitậpđoànchoanhvàhắncùngquảnlý.NhưngchỉcómộtngườiduynhấtđượcngồivàochiếcghếTổngGiámđốc,ngườiđósẽlàngườithừakếcủatậpđoàn.Hắnsẽdùngmọi cách để chơi anh, kể cả việc dùng emđể uy hiếp anh, emhiểukhông?Vìvậyanhmongemđừngđểhắn tiếpcận,nếuemcóbị làmsao,anhsẽbịphântâmmất.Emrấtquantrọngđốivớianh,Linhạ!

Cườngvừanóivừavươntaynắmlấybàntaycô,anhlạichợtcảmthấytaycôđangrunrẩy.

-Anhchạyxetiếpđi-Côđểmặcchoanhnắmlấytaymình,khẽgiục.-Vậyemmuốnđiăntốiởđâu?-Ăngìcũngđược, rồivềsớmnhé!Maiembắtđầuđi làm lại rồi,cần

phảivềngủsớmmộtchút.-Cũng tốt.Em tới khách sạn thì anh cũngđỡ lo embị hắn quấy rầy -

Cườnggậtđầu,sauđóanhbuôngtaycôvàtiếptụcchoxechạyđi.

~oOo~

LinhvềnhàđượcmộtlúcthìMinhtới.AnhtớiđểlấyđồđạccủaNhưÝvề.ĐãhaingàykểtừsaukhicôđưaNhưÝvềlạinhàôngbànộicủaconbé,vàcũnglàhaingàykểtừsaukhicôtớithămĐạinhưnganhkhôngchịuragặp.

-Hyvọnganhkhônglàmphiềnemlúckhuyathếnày?-Minhcườikhicôđemnướcrachoanh.

-Đồđạccủacháu,emđãsắpxếpgọnvàđểởkiarồi,chútnữaanhchỉviệcxáchvềthôi.Conbéổnchứạ?

-NhưÝnhớemnênhơiquấymộtchút,nhưngsẽổn thôi.AnhĐạivềnhàtốiquarồi.

-Vậythìtốt,cóngườichămsócconbécũngđỡ.Cònbácgáithìsaoạ,báckhỏekhônganh?

-Haingàynaymẹanhbắtđầumấpmáymiệngtậpnói.Nhưngvẫnchưacótiếntriểngì.Bácsĩnóimẹanhmuốnnóilạiđượcthìcầnthêmthờigianluyệntậprấtnhiều-Minhđanhaibàntayvàonhau,trầmngâmnói.

-Thếđilạithìcóhyvọnggìkhôngạ?Minhlắcđầu.Linhthởdài.-Còn…cònanhĐại?-Linhngậpngừnghỏi.-Đầutócbùxù,râurialởmchởm,ngườinhìnnhưconquỷđói,vừanhìn

thấyNhưÝđãkhócầmlên.Bâygiờthìtốtrồi,vàihômnữachắclạiphongđộnhưxưathôi.

-Cònvụánnhàhàngcủaanhấythìthếnàoạ?Anhấycónóigìkhông?-Khôngphảianhấy.Giấy tờ làdongườikháckínênanhấykhôngbị

truycứutráchnhiệmhìnhsự.Nhưnggiấyphépkinhdoanhchắckhônglấylạiđược.MàdùcólấylạiđượcthìPhươngĐôngcũngkhôngthểcứuđượcnữađâu-Minhlắcđầuthởdài.

-Ừm…-Anhsắpđibộđội.-Sao?-LinhngạcnhiêntròncảmắtnhìnMinh,dườngnhưđiềucôvừa

ngheđượclạtailắm-Anhnóisao?Saolạiđibộđội?-Ừ…Anhsẽđibộđội.Đãkhámtuyểnxongrồi,chờsangthángnămsẽ

nhậpngũ.-Thếcònviệchọccủaanhthìsao?Anhđịnhbỏbêư?-Anhbảovệ tốtnghiệpxong thìvừa lúcnhậpngũ -Minhcười,giống

nhưchuyệnnàylàvôcùngbìnhthường.-Nhưngtạisaotựnhiênlạinhậpngũ?-Tựnhiênanhthấylàanhnênnhậpngũ-Minhlắcđầugiảithích.NhưngLinhkhôngcườinổitrướccáchgiảithíchvôlýnàycủaanh.Cô

chỉ lo lắngnhìnMinhgiốngnhưđangnhìnmột sinhvật lạchưa thấybaogiờ.

-Thếbáctraicóýkiếngìkhông?-Bốgiậnanh.Nhưngbâygiờthìhếtrồi.Mẹthìkhóc,nhưnganhnghĩmẹ

cũnghiểu.Mặcdùgiađìnhlúcnàycầnanh,nhưngđókhôngphảilàtấtcả,

emhiểukhông?-Anhsẽđitrongbaolâu?-Mười támtháng, theoluật.Sauđóanhcóthểvềđi làm,hoặctiếp tục

học lên chuyên nghiệp. Anh đi rồi sẽ rất ít khi được về thăm nhà, thỉnhthoảngemtớithămgiađìnhanhnhé!

-Tớithămanhthìsao?-Anhkhôngbiếtsẽđượcđiềuđiđóngquânởđâu?Nhưngchắckhôngở

HàNộiđâu,vìthếkhôngcầnthămanh.Mườitámthángcũngngắnthôimà.Linh trầmmặc không nói.Minh thấy cô im lặng thì lảng sang chuyện

khác:-NgườikhôngổnduynhấtlàanhLâm.Anhthấylochoanhấy.-Saovậy?-Chắcbốanhcũngnóivớiemlàanhấyđangchờđihọcnghề,sauđóđi

xuấtkhẩulaođộng?-Vâng.-Nhưngđóchỉlàquyếtđịnhcủabốanh.AnhthấyanhLâmvẫncònyêu

nghề hát lắm.Anh ấy nói dối bốmẹ là đang đi làmphục vụở nhà hàng,nhưngthựcralàanhấyđihátởmấyphòngtrànhỏ.

-Cứlôngbôngmãicũngđâuphảicách.Emthấynghelờibốanhcũngtốt.Nếuanhấykhôngbiếtcốgắng thìcuộcsốngsaunàysẽcòngiankhổhơn.Đilàmvàinăm,quênhếtchuyệncũ,sauđóquaylạihátcũngkhôngaicấm.Nghiệpdiễnđâuphảilànghiệpvui…-Linhthởdài-Mặcdùcòngiậnanhấylắm,nhưngemsẽnóichuyệnvớianhấynếucócơhội.DùgìanhấyvẫnlàbốđẻcủaNhưÝ,nênsốngthếnàochocongáimìnhsaunàyphảitựhàomớiđược.

-Anhtinlàanhấysẽngheemnói-Minhgậtđầurồiđứngdậy-Thôi,anhvềđây,emnghỉsớmđinhé!

Minhxách túi đồ ra cửa.Cánh cửakhép lại sau lưng rồi anhmới dámquaylại.Thựcra,anhchưabaogiờnóivớicôgáinàyrằng,anhvẫnkhôngthểquênđượccô!

CHƯƠNG52THỎATHUẬN

-Cúphanhxeđẹpđó.Đànbàkhighenđôikhicũnghaythật.Phongdựa lưngvàoghếmộtcách thoảimái, ánhmắtkhông rờicôgái

đangchậmrãichâmthuốcláởđốidiện.Côgáimặcváyđỏsátnách,chânvắtlênchân,cánhtaythonthảvàtrắngtrẻo,mườiđầungóntayđượcsơnđỏbắtmắt.Côgáihítvàomộthơirồichậmrãinhảkhóithuốc,cóvẻthờơvớichàngtraibảnhbaophíađốidiện.

-Cònanhlàthằngngốcđãlàmanhhùngcứumỹnhânđósao?Tínhtìmtôibắtđềnà?-Hằngkẹpđiếuthuốcgiữahaingóntay,bàntayduỗithẳngtrênthànhghếêmái,khẽnhịpnhịptheotiếngnhạc.

-Tôikhôngnhậnmìnhlàanhhùng-Phonglắcđầucười-Tôithấyhứngthúvớicô.

-Còntôithìkhôngcóhứngthúvớianh.-Tôibiết,nhưngtôinghĩcôsẽhứngthúvớinhữnggìtôisắpnói.-Tôikhôngbiếtanh,nêntôikhôngmuốnmấtthờigianvớingườixalạ.Hằngtúmlấytúixáchtayđịnhđứngdậyvìcôcảmthấyngườingồiđối

diệnmìnhkiarấtnguyhiểm,nhấtlàđôimắtcủaanhta.-Cườnglàemtraitôi.Tôimuốntácthànhchocôvànó.Tưcáchvàlýdo

đócủatôiđủđểhầuchuyệncôchưa?LờinóicủaPhonglậptứccótácdụng.Hằngvừađịnhbướcđiđãsững

ngaylại,quayđầunhìnanhvẻđầynghingờ.PhongcườimộtcáchthỏamãnkhithấyHằngngoanngoãnngồilạighế,

tháiđộkiêucăngcũnggiảmđithấyrõ.Hằngvẫncốnóithêmmộtcâu:

-Anhđừng tưởng tôikhôngbiếtquanhệgiữaanhvàCường,vàđừngtưởng tôisẽngây thơ tinvào lòng tốtcủaanh.Tôimuốnxemxemanhsẽlàmgì,nếulàgâybấtlợichoanhấythìtôisẽkhôngthathứchoanhđâu.

-Xemratôiluônlàngườimangtiếngxấunhỉ?-Phongnhúnvaiđầyvẻbấtđắcdĩ-Côkhôngthấylà tôiđangcốgắngmuốngiúpcôvàolàmdâunhàtôisao?

-Đổilạilàgì?-Thậtthôngminh.Tôithíchnhữngcôgáithôngminhnhưcô.Tiếclàcô

khôngchọntôi,nếukhôngchúngtasẽlàmộtcặpđôiănýđấy.-Đừngnóilảmnhảmnữa,lậtbàingửacủaanhđi.Anhcầngìởtôi?-SốcổphầncủaônggiàcôởHoànMỹ,đượckhông?-Chỉcóhaiphầntrăm,anhmuốndựavàođóđểchiếmlấyghếTổngsao?

-HằngkhôngngạcnhiênvìđãđoántrướcđượcmụcđíchcủaPhongngaysaukhianhtaxưngdanh.

-Tôichỉmuốnkiếmthêmchúttiềnchobảnthânmàthôi-Phongtỏrabuồnbựcnói-CônghĩvớisốtàisảnítỏinàymàtôicóthểchiếmđượcghếTổngsao?Bàvợcủaônggiàtôicònnắmhơnhaimươiphầntrămcổphần,bàấygiữnóthìtôilàmsaodámmơcaochứ?Tôichỉmuốnloliệuchobảnthânmình,phòngkhiônggiàtôivềvườn,mẹconbàấysẽtìmcáchhấtcẳngtôirakhỏiHoànMỹ.

-VậynếutôigiúpanhthìchẳngphảisẽphảnlạiýmuốncủaanhCườngsao?Điềuđókhônghềcólợichotôi-Hằngnhếchmôicười.

-Nhưngnếutôikhônggiúpcôthìmộtphầntrămcơhộibướcchânvàonhàtôicôcũngkhôngcó,đúngkhông?-Phongnhướnmàyhỏiđầyvẻchắcchắn-Mặcdùbàgiàtôiủnghộcô,nhưngcuốicùngcôvẫnkhôngthểbằngcon traicủabà tađược.Chẳngphảidạonàybàấyđãkhôngcònphảnđốigaygắtchuyệngiữacôgáikiavàemtraitôihaysao?Haiphầntrămcổphầncủaônggiàcôvới tôichỉ làcógiá,chứvớibàgià tôi thìchẳngcóchútýnghĩagì.Cônghĩlàcôcònbaonhiêucơhội?

Hằng yên lặng suy nghĩ, dường như đang đắn đo cân nhắc những lờiPhongvừaphân tích.Phong lặng im,vươn taycầm lấy lycàphêvànhấpmộtngụmtrongkhiđợiHằngsuytính.

-Vậyanhsẽgiúptôinhưthếnào?

-Tôicócáchcủatôi.-NếulàlàmtổnhạitớianhCườngthìquênđi.-Tấtnhiênlàtôikhôngdùngcáchhènhạđó.Tôisẽpháhỏngmốiquan

hệgiữathằngemtôivàngườiyêunó,nhưtántỉnhcôgáikiachẳnghạn.Thếnào?

-Tôikhôngchắc…-Vậythếnàyđi,tôigiúpcôvềlàmdâunhàtôitrước,sauđócôsẽbánlại

chotôisốcổphầncủaônggiàcôởHoànMỹ.Chẳngphảiđósẽlàcủahồimôncủacôđilấychồngsao?Nhưthếcôđãyêntâmlàkhôngbịtôilừarồichứ?-PhongvừanóivừađưasangphíatrướcmặtHằngtấmdanhthiếpcủamình.

Hằngcầmtấmdanhthiếplên,nhìnquasauđóbỏnóvàotrongtúixách.-Vậytôichờtintốtlànhcủaanh.-Tốtlắm.Chỉcầncôphốihợpvớitôilàđược.Nhưngcôđừngnghĩcách

quênthỏathuậnhômnaycủachúngta,nếukhôngthìtôisẽcócáchchocôkhôngnhữngkhôngởlạinổiHoànMỹ,màngaycảônggiàyêuquýcủacôcũngkhông có cách nào bảo vệ nổi congáimìnhđâu - Phongmỉmcười,nhưnglờinóilạilàmchođốiphươngcảmthấylạnhgáy.

Hằngrùngmìnhmộtcái,sauđólấylạitinhthầnvànghiêmgiọng:-Anhđừnghòngđedọatôi.Tôiđãhứathìtôilàm…Sauđócôgáiđứngdậyvàvộivãđiraphíacửa.Phongđưamắtnhìntheo

cáibóngđỏchóichang,nụcườinửamiệng lạimột lầnnữaxuấthiện trênmôihắn.

~oOo~

PhốKimMã,conphốcủa sắc tímbằng lăngmùahè, conphốsầmuấtxuôingượcnối từôCầuGiấychạyvềphía trungtâmthànhphố.Conphốcủanhữngtàngcâycaomát,củanhữngtaythợảnhmêsănnhữnggócảnhđẹp,củanhữngđôilứahẹnhòthíchtảnbộtrênvỉahèrộngrãi.Mùanàyhoabằnglăngchưanởnhưngchỉmộtthờigiannữathôi,trênđầu,dướigótchân,trongđáymắtngườiđiđườngsẽtímlịmmộtmàu.LinhnhớtrướccửanhàĐạicũngcómộtcâybằnglănglớn.Ngàyđầutớiđó,côđãngủquêndướigốcbằnglăng.

LinhvàAnngồiởmộtnhàhàngnướcgiảikhátvenhồThủLệ.Giótừngoàihồthổitớikhiếncôcócảmgiáclànhlạnh.Cóthểđêmmaisẽcóđợtrétcuốicùngtrànvề,cáirétmàngườitavẫngọilà“rétnàngBân”,cáirétngọtnhấtcủamùa.Đãlâulắmrồi,cũnglàlầnđầutiêncảhaingồiriêngvớinhaunhưthếnày.

MặcdùAngọiLinh bằng cái tên thânmật là “tiểu sư phụ”, nhưng côluôncoianhnhưmộtngườianh,mộtngườibạn.Côchiasẻchoanhnhữngkinh nghiệm, những cảm xúc củamình khi làm bếp, và đương nhiên anhcũngthế.Cólẽvìcóchungtìnhyêuvớibếpmàhaingườidễdàngtrởthànhnhữngngườibạnthânthiết.Hômtrướcgặpnhauởngaykhuchungcưnơicôở,nhưngAnđicùngTườngVinênhaingườikhôngnóichuyệnvớinhauđượcnhiều,lạicàngkhôngtiệnhỏichuyệnriêngcủanhau.Tốinay,Angọiđiệnmờicôđiuốngnước,LinhhiểulàanhmuốnnóichuyệnriêngvớimìnhnêncũngkhôngđicùngCườngtớiđây.

Lúcnày,Linhtaydùngốnghútkhuấyloạnnướctrongquảdừa,mặtquayranhìnánhđènsángtrưngtừcâycầubêntrongcôngviênThủLệ.Ánhđèninbóngxuốngmặtnướcthànhmộtvệtcongcongméomó.MãiđếnkhiAnnóitiếp,cômớilạiquayvào:

-AnhđãđăngkýdựthiMasterChef.-Vậyà?Emnghĩlàanhsẽthitốtthôi-Linhmỉmcườinóimộtcáchchắn

chắn.-Anhcũngkhôngchắclắm.Còntùyởtừnggiámkhảonữachứ.Nhưng

anhmuốnthiđểkhẳngđịnhchobốanhbiếtlàanhđãchọnmộtconđườngđúngđắn,anhthựcsựyêunó,thựcsựmuốntheođuổinó-Anđáp.

-Bốanhkhôngchoanhtheonghềđầubếpư?-Linhngạcnhiênhỏi.-Ừ,ôngấyvẫnmuốnanhquảnlýresortcủagiađình.Giađìnhanhchỉcó

mìnhanhlàcontraimà.HaibàchịcũnglấychồngvàsốngởtrongNamhếtrồi.

-Bốanhcũngcóđiềukhổtâm,nhưngemtinchỉcầnanhthuyếtphụcthìbácấysẽhiểuthôimà.

-Bốanhnói,nếuanhđoạtgiảiquánquântrongcuộcthinàythìsẽđểanhđượclàmtheosởthíchcủamình…-Anthởdài,khẽlắcđầumộtcáchkhôngchắcchắn.

An lo lắng là đúng, Linh hiểu nên cũng không khuyên giải thêm nữa.CuộcthiMasterChefkhôngphảitổchứcrachỉchovui,màlàcuộcthitìmkiếmtàinăngnấuănthựcsự.NếuAnkhôngtựtinvàochínhmìnhthìanhrấtcóthểsẽkhôngđiđượctớicùng,vànhữngđốithủcủaanhtrongcuộcthicũngkhôngphảilànhữngngườitầmthường.

-Họtừngmờiemlàmgiáokhảochocuộcthi,nhưngemđãtừchối.-Thếcũngtốt,nếukhônglỡanhđoạtgiảiquánquân,ngườitalạibảoem

thiênvịanhthìchết-Ancườiphálên,tráingượchoàntoànvớivẻđầytâmsựvừarồicủaanh.

Linhcũngchỉcười.Rồinhưchợtnhớra,côlạihỏiláisangchuyệnkhác.-HômtrướcanhvàTườngViđivớinhau,anhquenchịấyà?-Ừ,bọnanhquennhaucũngmộtthờigianrồi,quamộtdiễnđànvềdu

lịch.ĐợtvừarồicôấynóiraBắcdulịchnênanhmờicôấyraCôTôchơi,khôngngờcôấyđãquenvớianhĐạitừtrước.EmcũngbiếtTườngVià?

-CómộtlầnchịấytheoanhĐạitớinhàemăncơmrồi-Linhgậtđầu-Vậychuyệnanhvớichịấynhưthếnào?

-Nhưthếnàolànhưthếnào?-Ankhônghiểuhỏi.-Anhyêuchịấymà,đúngkhông?Ankhôngthừanhậncũngkhôngphủnhậncâuhỏinàycủacô,chỉcười

đầygượnggạo.Linhlạiđắnđokhôngbiếtcónênhỏinữakhông,vìcôcảmthấyhìnhnhưmìnhvừachạmvàonỗilòngcủaanh.KhicôcònđangphânvânthìlạingheAnkể:

-Sựđờiđúnglàtrớtrêunhỉ?GầnđâytiếpxúcnhiềuvớiTườngVi,anhcũngnhậnralàmìnhcótìnhcảmvớicôấy.NhưngcôấylạichỉnghĩtớianhĐại.Mỗilầnđivớinhau,côấyluônmiệngkểvềanhấy,kểhọđãđiăncùngnhauởnhữngđâu,đichơinhữngchỗnào,nóinhữngchuyệngì?Hầunhưkhôngcólầnnàolàanhấykhôngxuấthiệntrongcâuchuyệngiữabọnanh.AnhbiếtlàcôấyyêuanhĐại,ánhmắtsimêcủacôấymỗilầnkểvềanhấyđãtốcáođiềuđó.AnhĐạithếnàomàanhkhôngbiết,nhưngmỗilầnanhgặnghỏithìTườngVilạichỉtrảlờirằnghọlàbạn,khônghơnkhôngkém.Cóthểlàcôấyđangđơnphương,giốngnhưanh.

NhữnggìAnnói lại làmLinhnhớđếnnhững lờiCườngkể trướcđây.ĐạivàTườngViđãtừngcùngnhautrongsuốtthờigianởCôTô,vậymà

cuốicùnghọlạichỉ-là-bạn.Côcảmthấykhóchịukhinghĩtớiviệchọđãtừngđichơi, từnggầngũinhaunhưngcôcònkhóchịuhơnkhiĐại lại làngườiđànôngdửngdưngvàthựcdụngnhưthế,đếnvớingườikhácchỉvìnhữnghammuốnxácthịt,côcàngbănkhoănhơnvềnhữnggìanhtừngnóivớicô.Hơi thởdồndập,nhữngnụhônnồngcháyvàchoángvángvìmenrượucủaanh,làanhnóidoanhsay,hayanhmượnsayđểnói?Saonhữnglờianhđãnóilạilàmcôcảmthấyấmápvàthậtlòngnhưthế?Đâulàthật,đâumớilàgiả?

Cólẽlàdocôđatìnhmàthôi!-EmvớiCườngtốtchứ?-CôchợtngheAnhỏi.-Emnghĩlàtốt-Linhgượngcười.-Emnghĩ?Sao lại vậy?Trướckhi anhCườngvềnước, anh ấy cónói

rằngvềđểtìmem.Anhmừnglàhaingườiđãquaylại,nhưnghìnhnhưcógìđórấtgượnggạotrongnụcườicủaem?-Annhíumày.

-Có lẽ,xuấtphát lần thứhai làmộtsai lầm-Linh lạinhìn rahồ, lảngtránhánhnhìncủaAn.

-Làthếnào?-Emcứnghĩanhấycònyêuemnhưthế,chỉcầnemđồngýquaylạithì

mọichuyệnsẽổnthôi.Phụnữrấtdễchấpnhậnmà.Emcứnghĩlàrồiemsẽlạiyêuđượcanhấygiốngnhưtrướcđây,nhưng…

-Tìnhcảmthayđổi?-Emkhôngbiết -Linh lắcđầu -Ởbênanhấy, emnhớ tớimộtngười

khác,emkhôngdừngđượcnỗinhớấy.NólàmemcócảmgiácrấtcólỗivớiCường,nhưngemkhôngsaogạtnóđiđược.Khixaanhấy,emcũngthấynhớanhấy,muốnởgầnanhấy,đượcanhấyyêuchiềuvàchămlonhưtrướcđây.Emthựcsựkhônghiểubảnthânmìnhlúcnàynữa.Emthấyhìnhnhưemđangbắtcáhai tay…-Linhnói tớiđây thìngừng lại,giọngcônghènnghẹnnhưsắpkhóc.

-Bìnhtĩnhnào-Anvươntayvuốtnhẹlêntóccô-Bìnhtĩnhvàsuynghĩcho thật kỹ nhé!AnhCường cũng là người tốt, anh ấy yêu em thì sẽ tôntrọngýmuốncủaem,kểcảkhiemrađi.Sẽkhôngaitráchemkhiemphụmộtngườitốtnhưthế,nhưngnếuemtiếptụcởbênanhấyvànghĩtớimộtngườiđànôngkhác,nhưthếmớilàcólỗivớitìnhcảmmàanhấydànhcho

em,hiểukhông?Linhkhôngđáp,chỉhítvàomộthơithậtsâurồilắcđầu.-Emhãydũngcảmđốimặtvớisựthật.Muốnởbênaithìchạytớibên

ngườiđó,khôngaicóquyềnbắtemphảiởbênhọ.Tráitimemlàcủaem,dùnóđậpvìaithìnócũnglàcủaem-Anphântích-Anhkhôngphảilàngườitrong cuộc nên anh biết đây làmột lựa chọn khó khăn đối với bất kỳ ai.Nhưngnếuemcứtiếptụcthìđếnmộtlúcnàođó,emsẽđánhmấtbảnngãcủamìnhvàtrởthànhngườibắtcáhaitaythậtđấy.

Linh vẫn im lặng.Gió đêm làm cô run rẩy cả người.An cởi áo khoácngoàiđưachocôrồiđứngdậygọitínhtiền,sauđóquayvàonói:

-Đểanhđưaemvề.Nhưnglúcnày,trongđầuLinhchỉcònduynhấtmộtcâumàanhvừanói:

“Muốnởbênaithìchạytớibênngườiấy”.

CHƯƠNG53VẾTRẠN

Phíasaukhunấuăncaocấpnhấtcủakháchsạncómộtsânthượngnhỏ,lànơinhânviênthườngrahónggiósaumỗicalàmmệtmỏi.Cómộtbộbànghếmâyđượcđặtdướimộtcáiôlớnởngoàisân,bêncạnhnhữngchậuhoacẩmtúcầu.Từkhibắtđầuđilàmởđây,Linhđãcóthóiquenrađâyuốngtràmỗibuổitrưarồimớiravề.

Trưanaycũngvậy,mộtcalàmvấtvảcuốicùngcũngtrôiqua.Hômnayởkháchsạntổchứchọpbáonêncôphảilàmviệcluônchânluôntaycùngmọingườimớikịpphụcvụbữa trưachokhách.Cũngvìbậnbịuchuẩnbịcông việc ngày hôm naymà Cường cũng không thể tới đón cô vào buổisáng,đếntrưacũnggọiđiệnbảocôcứăntrưacùngmọingườitrongnhàbếprồivềtrước,cònanhcóthểsẽbậntớitối.Từtốihômkia,saukhigặpAn,LinhchưagặplạiCường.MộtphầnvìnhữnglờikhuyêncủaAn,suynghĩlạimọichuyện,suynghĩvềnhữnglờikhuyêncủaAn,suynghĩvềtìnhcảmcủachínhmìnhchothấuđáo.Đãcólúccômuốnrũbỏtấtcả,chạytớibênĐại, ôm lấy anhvànói rõ cảm tình củamình.Nhưngmộtmặt, chính suynghĩvềtráchnhiệmkhiếncôkhôngnỡphũphàngvớiCường.QuanhĐạicóbaonhiêucôgáinhưthế,biếtanhcóđangnghĩgì,biếtanhthựcsựcoitrọngcô hay không, hay cũng chỉ là lời chót lưỡi đầumôi của kẻ say? Cườngkhônghềhứngthúvớibấtkỳmộtcôgáinàongoàicô.Anhlàtuýpngườiđãyêulàsẽchungthủy,cũngkhôngphảiloạingườiđatình,thếnênởbênanh,côchắcchắnsẽcóđượccảmgiácantoàn.

Cảmgiácantoànởbênngườiyêumìnhvàcảmgiáclolắngkhiởcạnh

ngườimìnhyêu,lựachọnthậtquákhókhăn.Nếulàmộtcôgáidũngcảm,côcóthểchấpnhậnphiêulưuvớitìnhcảm,đểlựachọnởbênĐại,nếulàmộtcô gái nhút nhát, cô có thể chọn Cường để có một chỗ dựa vững vàng.NhưngLinhlạiởgiữahaikiểungườiđó,nửamuốn,nửalạikhông,côchầnchừvớichínhlựachọncủamình, luônluôncósuynghĩ‘khôngnỡ,khôngđành’,vìthếmàcômớiphảikhổtâmnhưlúcnày.

CònĐại,từngàylênHàNội,côkhônggặpanh,cũngkhônggọiđiệnchoanh.Cũngkhôngbiết tìnhhìnhbốconanhmấyhômnaythếnào?CònbàNguyệtnữa,dùkhiđicôcódặndòngườigiúpviệcphảichămsócchobàcẩn thận,nhưngkhôngbiếtchị tacó làmđúngnhư lờicôdặnhaykhông?Nếuvệ sinhkhông sạch sẽ,đểngườibệnh trongmôi trườnghôihámnhưvậy,lạikhôngthườngxuyênnắnbópchântaythìbàNguyệtsẽcàngkhôngcócơhộiđilạihaynóinănggìđược.Nghĩnhưthế,LinhquyếtđịnhsẽghénhàôngPhươngđểxemtìnhhìnhthếnào.

Đúnglúccôđịnhđứngdậythìsaulưnglạicótiếngđànôngvanglên,rõrànglànóichocônghe:

-Khôngngờởđâylạicóchỗđẹpnhưthế?GiọngnóihơiquenkhiếnLinhkhôngkhỏiphảiquayđầulạinhìn,nhận

ngayrachínhlàngườimàcôđãtừnggặpmộtlầncáchđâymấyhôm,chínhlàngườiđãchắnnướcbẩnbắnvàováyáocô,cũngchínhlàanhtraicùngchakhácmẹcủaCường-Phong.

Thấy Linh chỉ quay đầu lại nhìn mình rồi dửng dưng quay đi, Phongnhếchmiệngcười.Côgáinàyđúnglàthúvị.PhongcứtưởngrằngsaukhingheCườngnóivềmình thì cônàngnày thấymình sẽphải như thấycọphoặc thấymộtbệnh truyềnnhiễmmàmuốn tránhxa chứ,đằngnàychỉ làthảnnhiênquayđinhưchưatừngđểtâmvậy.

Phongtiếnlại,ngồixuốngghếđốidiệnvớiLinh,chàocôđầylịchsự:-Chúngtalạigặpnhaurồi!Tôikhôngbiếtlàcôcũnglàmởđâyđấy?-Thếmà tôi lạinghĩ làanhbiết -Linhquayvàonhìnhắn,hờihợtđáp

mộtcâu.-A…xemnào…tôicũngmớichỉbiếtcôlàbạngáicủaemtraitôithôi

mà-Phongtỏvẻvôtội-Chắcnónóinhiềuvềtôilắm?Nókhôngkhuyêncôtránhxatôisao?

-Đólàviệcriêngcủahaingười,khôngliênquantớitôi-Linhlắcđầusauđóchốngtayđứngdậy,địnhđivàotrong.

-Nóghéttôivìtôibiếtbímậtcủanó.Côlàbạngáicủanó,cómuốnnghekhông?

-Khôngcóhứngthú-Linhnhànnhạtbuôngmộtcâu.-Kểcảviệcnàyliênquantớibạnthâncủanó?-Phongcườicợt.Linhđứngsữnglại,quayngoắtđầunhìnvềphíahắnđầynghingờ.Liên

quantớibạnthâncủaCường,chẳngphảilàĐạisao?GiữaĐạivàCườngcòncóbímậtgìtolớnđếnnỗiCườngkhôngmuốncôbiết,thậmchílàđedọacảngườianhtrainàykhôngđượctớigầncô?Chỉlàsợanhtasẽvôtìnhđểlộsao?

Thấy cô quay lại nhìn mình bằng ánh mắt nửa nghi ngờ, nửa tò mò,Phonghàilòngcười:

-Hóaracôcóhứngthúvớichuyệnnày?CôcóbiếtbạnthâncủaCườngkhông,nghenóicậutacũnglàmộtôngchủnhàhàngnămsaođấy?Nhưngnhờphúccủaaiđómàhiệnnaycậutađangchuẩnbịhầutòarồi.

-AnhmuốnnóitớiĐạiphảikhông?Phải,tôicóquenanhta,nhưngthếthìsao?Họ làbạn thân,bímậtgiữanhữngngườibạn thân làchuyệnbìnhthườngmà.

-Ah,nhưngbímậtnày lạichỉcóemtrai tôivàmaymắnlàcả tôibiếtnữa.Cônghĩnócóđángđồngtiềnbátgạođểthằngemquýhóacủatôiphảilấpliếmcheđậyđikhông?Nhất làkhinócóliênquanmậtthiết tớichínhcô?

-Tôinghĩrằngviệcanhchắnnướcchotôihômtrướclàcómụcđích.Vìthếtôisẽkhôngtinnhữnggìanhnói.Nhưngdùsaocũngcảmơnvìđãchắnnướcchotôi.

-Thếcònvụmờitôicàphêthìsao,cômuốnquỵtư?-Phongthíchthúhỏivớitheo,khônggiảithíchbấtcứđiềugìnhữnglờinghingờcủaLinh.

- Chừng nào tôi hết cảm thấy chán ghét anh thì tôi sẽmời - Linh nóixong,quayngườidứtkhoátđivàotrong.

Phongnhìntheocô,nụcườitrênmôivẫnkhônglắngxuống.Chỉcầngieovàolòngcôgáinhỏnàymộtchútnghingờ,việccònlạilàđợixemkịchhay.

Quảnhiên,nhữnglờicủaPhongđãđặtvàotronglòngLinhmộtdấuhỏi

lớnđếnnỗicôkhôngthểngồiyênđượcmàlậptứcgọiđiệnchoCường.-Cóchuyệngìthếem?Đãăntrưachưa?-Cườngngạcnhiênhỏikhithấy

côgọiđiệnchomình.Thườngthìcôrấtítkhichỉđộnggọichoanh.-AnhCường…-Linhhítvàomộthơithậtsâu,cốsắpxếpchongayngắn

nhữngsuynghĩhỗnloạntrongđầu.Cườngngẩnra, trừphicóviệcnghiêmtrọng,nếukhôngLinhsẽkhông

gọihẳntênanhranhưthế.-Ừ?-TựnhiêntimCườngđậploạnlên.Hômnayhắncũngtớiđâydựhọpbáo,từlúcăntrưađếngiờanhkhông

nhìnthấyhắnđâucả,chẳnglẽ…ChẳnglẽhắnchạyđitìmLinh?-Anhnóiđi,chuyệnanhĐạiphásảncóliênquangìtớianhhaykhông?-

Linhđèmạnhhơithởhỗnloạnxuống,bìnhtĩnhhỏimộtcâu.Cườngđiếngngười,lặngđitrongvàigiây.Hìnhnhưcôđãbiếtgìđó?-Emnóigìlạvậy?Anhthìcóliênquangìtớichuyệnđóchứ?-Cường

cốgắngcứuvãnbằngmộtcâunóidối.Biếtđâucôchỉmớiđangnghingờ,nếukhôngcôđãkhônghỏianhnhưthế?

-Khianhngậpngừng,cónghĩalàanhđangnóidối.Nếuanhkhôngnói,emsẽtựđihỏi.

-Linh,emđangởđâu?Chúngtacầngặpnhau.-Vàanhsẽnóithậtchứ?-Anhđãnóirồi,chuyệnnàykhôngliênquangìtớianh.Emngheainói

xằngbậygìphảikhông?Emđangởđâu,anhsẽtớiđónem?-Khôngcầnđâu,emsẽtựđitìmcâutrảlời.LinhkhôngđợiCườngcóthêmcâugiảithíchnàođãlậptứccúpmáy.Cô

quay lạikhoảngsân thượngsaukhunấuăncaocấpcủakháchsạn.Phongvẫnngồiđó,nhìndángvẻvừavôcùngthảnhthơilạigiốngnhưlàđangđợicôvìbiếtrằngnhấtđịnhcôsẽquaylại.

-Anhmaunóichotôibiếtđi,tôisẽmờianhđicàphê-LinhbuôngngaymộtcâunhưmặccảkhiếnPhongsuýtkhônggiữđượcvẻmặtnghiêmtúcmàphảiphìcười.

-Cônóigì,tôinghekhônghiểu?Tôiphảinóicáigìcơ,màcàphêthìcôđãhứamờitôirồicòngì?-Phongngâyngôhỏilại.

-Nóichotôibiếtbímậtgìđómàanhvừanói,đổilạitôisẽmờianhcàphêngaycảkhitôiđangrấtghétanh.

-Aha,côcóvẻ tựđánhgiámìnhcaoquá, tôicónói thựcsựmuốnđiuốngcàphêvớicôsao?Cáigiánàylàcôhoàntoànđượclợi,ngườilàmănnhưtôikhôngthểchấpnhậnđược-Phongcườicợt.

-Vậyanhmuốngì?-CôtớilàmgiámkhảochoMasterChef!-Chuyệnđó thìcó liênquangì tớianh?Hơnnữa tôiđã từchốirồi,họ

cũngđãtìmđượcgiámkhảomới-Linhngạcnhiên.-TậpđoànHoànMỹchính làđơnvị tổ chứcchương trình, và chương

trìnhsẽdiễnrangaytạikháchsạnnày,còntôichínhlàTrưởngBantổchức.Chỉcầncôđồngý,tôisẽđábấtkỳngườinàorađểcôvàoghếgiámkhảo.Thếnào?Đồngý?

-Tôicógiánhưthếsao?-Côcầnbímậttừcô,còntôicầnmượndanhtiếngcủaMasterCheftrẻ

tuổinhấtlàcô,nhưvậylàtraođổihoànhảo.Yêntâmđi,cáigiánàyđểlấyđượcbímậttừphíatôikhônghềthiệtthòichocôđâu.

Phongrótchocômộtlytrà,cũngkhôngbiếtnóđượcmangratừlúcnàonữa.Linhnhấplytràướphươnghoanhài,mặcdùtronglòngđangdậysóngnhưngcôcũngkhôngthểkhôngthừanhậnrằngngườiđànôngđốidiệnnàyrấtbiếtcáchthưởngthức.

-Không biết có hợp với khẩu vị củamột siêu đầu bếp như cô không?Nghenóingoàinấuăn,côcũngrấtcókiếnthứcvềtrà?-PhongnhìnLinhhỏiđầyhứngthú.

-Câunàyphảilàtôikhenanhmớiđúngchứ?Tìmđượcmộtngườibiếtuốngtràngoncũngkhôngphảidễ.

-Mẹtôicũnglàmộtđầubếpnhưcô,nênvềphươngdiệnnàytôicũngcóchúthiểubiết -Phonggậtđầu-Đượcrồi,côđãsuynghĩxongchưa,việchợptáclàmgiámkhảochoMasterChefnămnayấy?

-Tôicònphảixembímậtmàanhđịnhnóiralàgì?TrướcđâytôidựthiMasterChefkhôngphảivìdanhtiếng,vàbâygiờtôicũngkhôngmuốnbándanhtiếngcủamình.

-Chínhvìcôkhôngxuấthiệntrướcgiớichuyênmônnênngườitatưởng

côđãngủquên,chorằngcôchỉlàănmaymàgiànhđượcquánquânnămđó,côkhôngthấynênthểhiệnbảnlĩnhchohọthấysao?

-Không,tôikhôngquantâmngườitanghĩgì-Linhlắcđầu.-Vềviệcliênquantớiemtraitôi,côbiếtđấy,tôibiếtviệcnàycũngđơn

giảnvìchúngtôighétnhau,chúngtôilàđốithủcủanhaunênthườngđiềutrahếtmọiviệcliênquanđếnnhau.Đơngiảnthếthôi.Nhữnggìtôinóihaylàm trướcmặt cô, dù có là trò bẩn thỉu, đểu giả tớimức nào thì tôi cũngkhônghềchegiấunóđilàmgì.Tôikhônggiốngnhưemtôi,cóthểbàyratrướcmắtcômộtconngườihoànmỹ,trongsángđược.

-Tôikhôngquantâmanhlàngườinhưthếnào.Anhnóixong,nếuthấyđúng,tôisẽnhậnlờilàmgiámkhảoMasterChef,thỏathuậngiữachúngtakếtthúc.Cóvậythôi.

-Côthật thẳngthắn,khácvớinhữnggìngười tanóichotôibiếtvềcô.Theođiềutrathìcôhiềnlành,ítnóivànhútnhát,nhưngcólẽhọbịvẻbềngoàitrầmlặngcủacôđánhlừarồi.Côthôngminh,sắcsảovàkhônngoanhơntôinghĩđấy.Thếnênhyvọngcuốicùngcôcóthểchọnchomìnhmộtchốndừngchântốt,chứđừngnhắmmắtđưachânđểrồiphảihốihận.

Linhlặngyênuốngtrà.Khôngthấycônóigì,Phonglạinóitiếp:-Chuyệnnàycũnglàdotôivôtìnhđiềutrađược.Emtraitôiđãlàmvài

tácđộngvàoviệclàmăncủabạnnó,muachuộcđểlấythôngtintừtrợlýcủacậuta,dùnggiấytờgiảđểđánhvàolòngthamcủatênPhógiámđốccủacậuta.Mọichuyệndẫntớiviệcphásảncủacậutachỉdomộtbàntaynósắpxếp.Chuyệnnàychỉcómìnhtôibiết,vìthếnócàngcămghéttôivàkhôngmuốn tôi lại gần cô. Tôi thì thấy bình thường, làm ăn mà, cạnh tranh làđươngnhiên,và côđãyêunó thìphải chấpnhậnchứngkiếncảnhđấuđánày.Tôichocôbiếtviệcnày,ngoàimuốntraođổiđểđưacôlênghếgiámkhảocủaMasterChef, tôicònmuốncảnh tỉnhcômộtchút,vìdùcôkhônngoannhưngsovớinhữngtròlọclõitronglàmănthìcôvẫnngâythơnhưmộtđứatrẻ.Vớibạnthânmànócònnhưthế,thìvớicô,chỉlàngườiyêu,nósẵnsàngđábậtcôđiđểtìmmộthònđálótđườngkháctrênconđườngcôngdanhnàycủanó.Vínhưbắttayvớingườimàbàgiàđãnhắmchonólấylàmvợ,đểđốiphótôi,giànhlấyghếTổnggiámđốcchẳnghạn.

Phongchậmrãibuôngtừngchữ,vừaliếcmắtnhìnLinh,xemphảnứng

củacôthếnào,thấybàntayđangcầmlytràcủacôkhẽrunglên.-Linh…Đúng lúcnày,một tiếngquát vang lênkhiến cảhai đồng thời quay lại

nhìn. Sau lưng hai người, Cường đang dùng đôi mắt như phun lửa nhìnPhong.Linhquayhẳnngười lạinhìnanh,đôimắtvừarồicònđờđẫnnhưmấthồn lúcnàycó thêmmột tiabuồnbã.Kia làngườiđànôngmàcôđãchọnsao?Kialàngườiđànôngđãkhôngngừngnóinhữnglờiyêuthươngcôsao?Kialàngườiđànôngkhôngngừngkhảngkháinóichuyệnbạnbè,nhưnglạiđámộtcúsaulưngchínhngườibạnthânnhấtcủamìnhsao?

-Anhđãnóivớiemkhôngđượctiếpxúcvới thằngkhốnnàycơmà?-CườngnghiếnrăngnhìnvàovẻmặtthảnnhiênnhưvôtộicủaPhong.

Nóirồianhbướcvộiđến,cầmtayLinh,kéocôđứngraxakhỏiPhong.NhưngLinhđãgiậttaylại,ánhmắtchứađầyvẻkhótin,hỏimộtcâukhôngđầukhôngcuốinhưngườimấthồn:

-Tạisao?- Hắn rất nguy hiểm - Cường gằn từng chữ, mắt vẫn không rời khỏi

gươngmặtcườicợtnhưtrêutứccủaPhong.-Tạisaoanhlạilàmnhưthếvớianhấy?-Linhhétlên,lùilạimộtbước.-Côấyđãbiết tấtcảrồi,việcdámlàmthìphảidámnhậnchứ-Phong

thủngthẳngđúttayvàotúiquầnnói.-Đitheoanh,chúngtacầnnóichuyện-Cườngchộplấytaycô.-Buôngemra,đếnlúcnàyanhcònmuốnnóidốicáigìnữa?Tạisaoanh

phảilàmthếvớianhĐại?Anhấylàbạnthânnhấtcủaanhcơmà?-Linhhétlên.

-Nếunókhôngcóýđịnhcướpemđi, thìanhphảilàmnhưthếsao?!-Cườnggầmlên.

Câunói làmLinh sữngngười lại.Mộtdòngnướcmắtnónghổi cứ thếtuônxuốnggòmáđãtrắngbệch.

Vìcôsao?Tấtcảlàvìcôsao?Linhkhôngnói thêm lờinàonữamàquay lưngbỏđi saukhinémcho

Cườngmộtcáinhìnbuồnbã.Cườngnhanhchóngđuổitheocô.Phongthongthảnhấpthêmmộtngụmtrà.Vởkịchnày,hắnxemcũngđã

thấyđủrồi.

PHẦN2MẢNHGHÉPCUỐICÙNG

CHƯƠNG54LỰACHỌNCỦAMỖINGƯỜI

Linhvẫncặmcụibênbệbếp,dùnóđãsángbónglênnhưngchiếckhăntrongtaycôvẫntiếptụcmiếtlênnhữngviêngạchhoamàutrắng.Đôimắtcônhìnxuống,nhưngkhônggiốngnhưđangtậptrungtậptrung.Đầuóccôvẫnđangmảichạytheonhữngsuynghĩphứctạp,rốibời.

Đãbốnngàykểtừsaukhichuyệnđóxảyra.Bangàyđầu,Cườngliêntụcgọiđiệnnhưngcôđềukhôngbắtmáy.BangàyấyCườngđicôngtácxanêncàngkhôngthểđếntìmcô.Côkhôngmuốnnóichuyệnvớianh,nghĩrằngkhônggặpanhlúcnàymớilàtốtnhất.NhữnggìđãngheđượckhiếncôcảmthấysợhãiconngườiCường,buồnvàthấtvọngvìanh.Hômnaykhiđilàm,côgặpanhvàhaingườiđãnóichuyện.Khácvớinhữnggìcôsuyđoán,anhimlặngkhicônóimuốnkếtthúc,vàchỉnóimộtcâuduynhấttrướckhilạnhlùngrờiđi:

“Nếuđâylàlựachọncủaemthìanhtôntrọng,nhưngnếuemcảmthấymệtmỏivàlạimuốnquayvềbênanhthìcứnóivớianh.Anhsẽchờem.”

Mọichuyệncuốicùngcũngkếtthúc.ChợtLinhnghecótiếngbấmchuông.Đãhơnmườimộtgiờ,cònai tới

vàogiờnày?Đứngởbênngoàilàmộtngườimặtmàysưnghúp,cóchỗmáucònchưakịpkhô lại,nhìnvôcùngđángsợ.Chỉduycóđôimắt làkhôngthayđổi.Linhvộivàngmởchốtcửa,lolắnghỏi:

-Anhlàmsaothếkia?-Anhđánhnhau–Đạicười,sauđóbướcvàotrongnhà.Anhmệtmỏi buôngmìnhxuốngnềnnhà, dựa lưngvàoghế, trongkhi

Linhvộivàngchạyđitìmhộpcứuthương.Lúctrởra,thấyanhnhắmmắt,bìnhthảnnhưđangngủ,côcaumàymắng:

-Anhbaonhiêutuổirồimàcònđánhlộnnhưtrẻconvậy?Mấygiờrồicònkhôngchịuvềnhà?AitrôngNhưÝchoanh?

-Đượcrồi,chỉphát tiếtmộtchút thôimà.Anhmàvềvớibộdạngnàychắcchắnsẽbịbốanhđuổicổrakhỏinhàngay–Đạihờhữngnói.

Sơcứuxong,LinhđịnhđứngdậythìngheĐạinói:-AnhđánhnhauvớiCường.Chẳng lẽĐại đã biếtmọi chuyện lần này doCườnggây ra sao?Cô lo

lắngnghĩ,nhưnglạikhôngdámhỏithẳngnênđànhlặngim.-Mặcdùbâygiờtìnhbạngiữabọnanhđãsụpđổ,nhưngthóiquencũthì

khôngthểtừbỏ.Haithằngvẫntớicùngmộtquánrượukhibuồnchán.Bọnanhđãđánhnhauởđấy–Đạithởdàinói–Anhcảmthấyrấttiếckhitìnhbạnbấynhiêunămcứthếmàđổvỡ,khôngthểcứuvãnđược.Bâygiờ thìanhthậtsựlàkẻtrắngtayrồi.

-Anhcóthểlàmlạiđượcmà.LinhđaulòngkhinhìnĐại.Râuriaxồmxoàm,đầutócxơxác,lâungày

khôngcắt,đôimắt trũngsâumệtmỏi,cảngười tỏaramùirượunồngnặc.Dángvẻphongđộ,điềmđạmthườngngàycũngkhôngcònnữa,thayvàođólàmộtconngườiâusầu,chánnản.

-Anhcònlạimộtchútvốnnhỏ,địnhlàmlại,nhưngsángnay,khithằngLâmthúnhậnvớianhrằngnóđãmượnmẹgiấytờnhàđấtcủagiađìnhđểđithếchấp,vaytiềnngânhàngđểđầutưchuyếnranướcngoàiquayclipnhạcvừarồi,anhcảmthấycólẽôngtrờiđịnhtuyệtđườngcủamìnhthật.Sốvốnítỏicủaanhcònkhôngđủđểchuộclạinửacănnhà.Cólẽanhsẽphảibáncảcănhộchungcưvàxecủamình,gomđượcđồngnàohayđồngấy,đểchuộclạigiấytờnhà.Nếumấtcănnhànày,chắcmẹanhsẽchếtmất.Đâylàcănnhàdoôngbàngoạiđểlạichomẹ,mẹđãtừngnói,cóchếtcũngphảichếttrongcănnhàcủamình.

-Nhưthếthìcũngkhôngnênđiuốngrượu.-Hômnayanhphảirangoàiđểbànviệcmuabánnhàvàxe.Anh…-Rồianhsẽlàmgì?-Chắctạmthờiphảixinviệcởmộtcôngtynàođó.Nhưnggiờthìchưa

được,vụánchưathụlýxong,giờcóđixinviệccũngkhôngaidámnhậnanh–Đạilắcđầungánngẩm.

Chợtanhngẩngđầunhìncô.Línhbối rốingẩngđầunhìn rachỗkhác.Đạilạivươntay,giữlấycô.

-Linh,bâygiờanhđãtrởthànhmộtngườitaytrắng,emcóngạikhổnếutheoanhkhông?

Côkhôngđáp,chỉnhìnanhngâyngốc.Đôimắtđãtừngnhìnvàobiếtbaonhiêuđôimắtkhácbuông lời tán tỉnh, lúcnàysao lạinghiêm túcvàchântìnhđếnthế?Anhđangtỏtìnhvớicôsao?

-Anhđangtỏtìnhvớiemư?–Côhỏixongcâunàychợtthấymìnhthậtngốc.

Đạibậtcười.Linhlạnhlùng,sắcsảovàthấuđáokhôngngờcónhiềulúclạingâyngôđếnthế.MộtcâuhỏikhôngcóchútgiảvờnàotừcôcànglàmĐạicóthêmhứngthú,mặcdùđâylàlầnđầutiênanhtỏtìnhtrongtâmtrạngsợthấtbạinhưthế.Dùsaoanhkhôngcònlàmộtgiámđốctrẻ,tàinăngvàphongđộ,cóthểdùngtiềnhayvẻđẹp,sựlịchlãmcủamìnhđểmêhoặcbấtkỳcôgáinào.Bâygiờanhchỉ làmộtngườitaytrắngthậtsự,sẽchẳngcótươnglaihứahẹnnàonếudựavàoanh.Nhữngcôgáianhquentrướcđâyđãhoàntoànrũbỏanhnhưthaymộtcáiáo.Lúcnày,cólẽhọđãtìmđượcmộtnguồnvuimới,hoàntoàncoianhnhưchưahềtồntại.

ThấyĐạiđộtnhiênbậtcười,Linhcaumày.Anhtrêuđùacôsao?Thấycôgiậndữtoanđứngdậy,Đạivộivànggiữlấytaycô,nóitiếp:-Anhmuốnởbênem,Linhà.-Anhđãnóithếvớibaonhiêungườirồi?–LinhchợtnhớtớiTườngVi,

tớiThư;tớiHuyềnmàcảmthấybựcbội.-Emđangghensao?Đạihứngthúnhìnbiểuhiệncủacô.Linhrúttayrakhỏitayanh,địnhđứngdậylầnhai.Đạinhổmngườinhìn

sâutrongmắtcô,nóirànhrọt:-Tinanh.Dùquanhanhcóbaonhiêucôgáinhưnganhchưa từngnói

như thếvớimộtai.Em làngười thứhai, có lẽ sẽ làngườicuối cùng.Emthựcsựrấtquantrọngvớianh,vàcảNhưÝnữa.

-Emkhôngtinanh–Linhlắcđầu.Đạicười.Rồiđộtnhiênanhvòngtayrasaugáy,vítcổcôxuốngrồiđặt

lênmôi cômột nụ hôn. Lại thêmmột nụ hôn bất ngờ làmLinh ngây ra,nhưngcôkhônggiãygiụamuốnthoátkhỏianhnữa.

-Vậylàđồngýđúngkhông?–Đạibuôngtay,nhìncôcười.Linh không còn gì để nói.Mặc dùmuốn nói lời phủ nhận nhưngmọi

phảnứngđãtốcáohoàntoàntìnhcảmcủacô,nhấtlàvừarồi,Đạicònngheđượctiếngtimcôđậpnhanhhơntronglồngngực.

-ChỉcầnemtinanhthìanhnhấtđịnhcóthểđemđếnchoemvàNhưÝmộtcuộcsốnghạnhphúc.

Linhkhôngnóigìnữa.Côvòngtayômlấycổanh,đểanhdựavàomìnhmàngủ.Cólẽđâylàlầnđầutiênkểtừsaukhibịphásản,Đạimớicảmthấymuốnđượcngủmộtgiấcthậtngonđếnthế.

Trongcănphòngnhỏ,chỉcòntiếngđồnghồtíchtắctừnggiây,tiếngthởnhẹđềuđềucủahaiconngườiđã tìmđượcsựyênbình.Ngoàibức tườngkia,thànhphốlạibắtđầubướcvàomộtđêmkhôngngủ.

CHƯƠNG55ĐỀNGHỊCỦALÂM

Cườngmở cửa văn phòng, uể oải bước vào.Lần đầu tiên từ ngày tiếpnhậnvịtrínày,hômnayanhtớinhàhàngmuộnđếnnhưthế.Đãgầntrưa,nhânviênởcácbộphậnđềubậnbịuvớicôngviệccủamìnhnênchẳngaicóthờigiandừnglạiđểnhìntheobóngdángxiêuvẹocùngvớibộmặtsưngvùcủaanh.CơnsayvẫnlàmCườngchoángváng,tệhơnlàanhcảmthấyđaukhắpmìnhmẩy.Đạivẫngiỏiđánhlộnnhưngàyxưa.Anhkhôngnhớmìnhđã ăn bao nhiêu cú đấm chắc nịch từĐại, cũng chẳng nhớmình đã đánhthằngbạnthânđượcbaonhiêucái.Chỉnhớkhicảhaiđượccanrathìđềuđãmệtlử,nằmngayrasànnhàcủanhàhàngmàthở.Đạirúttiềnbồithườngmộtnửaquánrồilêbướcravề,đểlạimìnhanhnằmởđó,caycúkhinghĩrằngĐạisẽđếntìmLinhcủaanh,cònanhthìkhôngđượcphép.

Cườngkhôngchorằngmìnhđãlàmsai.Khiyêu,ngườitacóquyềncạnhtranhcôngbằng,vàcáchhạgụcĐạinhưthếcũngchỉlàmộttrongvôvàncáchcạnhtranhmàthôi.Anhbiết,trongmắtcủamộtngườikhôngquenvớiviệcđấuđátrênthươngtrườngnhưLinh,thìđâylàmộthànhđộnghếtsứctệhại.Anhkhôngcócáchnàođểgiải thíchchocôhiểu,vàkhianhimlặng,nhữngsuynghĩtaihạilạicàngđemcôrờixakhỏianh.AnhbiếtLinhkhôngcònyêuanhnhư trướcđây,nhưnganhvẫn tinchỉcầnanhởbêncô,chânthànhđốixửvớicô,cuốicùngLinhsẽhồi tâmchuyểný, toàn tâmtoànýyêuthươnganh.Vậymàđiềuđóchưađếnthìrốtcụcchínhanhlạiđẩycôraxakhỏimình.

Trongcôngviệc,anhnhưmộtconcáokhônngoan,nhưngtrongtìnhyêu,

anhlạichỉnhưmộtđứatrẻmớilớn.Thếnênanhcũngkhôngthểhiểuhếtđược những hành động của mình đã đem lại những hậu quả gì, cái anhhướng đến, đơn giản chỉ làmột chiến thắng sau cùng.Anh không lý giảiđượcnhữnglốirẽcủatìnhcảm,càngkhônghiểutạisaomìnhlàmnhưthếrồivẫnkhôngthểgiànhlấyđượctìnhcảmcủacô?LinhthậtsựcầnmộtkẻtrắngtaynhưĐạihơnmộtngườicóthểcungcấpchocôđầyđủtìnhcảmvàvậtchấtnhưanhsao?LinhthàyêumộtkẻđatìnhnhưĐạihơnmộtngườichungthủynhưanhsao?Rốtcuộcthìanhđãsaiởchỗnào?

Cườngmệtmỏingồixuốngghế,cảmthấymìnhnênvềnhàhơnlàngồiđâynhưmộttênhề.Nếukhôngphảikẹtcuộchọpchiềunaythìanhđãlàmthế,cảmộtđêmtrongkháchsạnanhkhôngngủngon,vàsángnay,tớitậnhơntámgiờanhmớicóthểnhấcmìnhrakhỏigiường.Cuộchọpbắtđầuvàođầugiờchiềunaylàmộtcuộchọpquantrọngcủatoàntậpđoàn,cómặtcácđối tác tới từ nhà tài trợ của cuộc thiMasterChef sắp diễn ra, vì thế anhkhôngthểkhôngcómặt.

Cườngđứngdậyđivàotoiletrửamặt,dếnkhitrởrađãthấymẹanhngồitrênsalonđợimình.Hômnaybàmặcváytímcổtrễđểlộranướcdatrắngngần.Cườngnhănmặt trướccáchănmặccủamẹ,nhưnganhcũngkhôngbuồncóýkiếngì.BàPhượngthấycontraiđiratrongbộdángnhếchnhácvàgươngmặtsưnghúpthìhoảnghốtkêulên:

-Mặtconlàmsaothếkia?BàPhượngđaulòngsờlênmặtcontrai,rồicằnnhằnthêmmấycâu.Bà

saicôthưkíđitìmmuabôngbăngthuốcđỏđểbàchămsócchovếtthươngtrênmặta.Cườngcụccằnđáp:

-Khôngcầnđâu.Conkhôngsao?-Mặtmũinhưthếnàycònnóikhôngsao?–BàPhượngnghiêmgiọngnạt

nộ–Conđịnhváccáibộmặtnàyđihọpđểngườitacườivàomặtbốmẹhaysao?

Mẹnghĩhìnhthứcquyếtđịnhcáighếchủtịchtươnglaisao?–Cườnghỏilại,nhănmặtvìtaybàPhượngchạmvàovếtthương.

-ThằngPhongđãraBắc,connghĩnósẽtừbỏcơhộichỉtríchcontrướcmặtcáccổđôngsao?Nócònđangnghĩcáchđốiphóvớichúngta,vậymàconchỉsuốtngàyloyêuđươngnhăngnhít,khôngquantâmgìđếnchuyện

nàycả.ConđãbiếttinHộiđồngquảntrịđangbànbạcđưacontớitiếpquảnmộtkháchsạnkhác,đểchothằngPhongđảmnhậnvịtrígiámđốccủaconchưa?

-Đicũngtốtchứsao?CườngnghĩtớiLinh.Côđanglàmởđây,vậymàanhkhôngthểgặpcô,

khôngthểnóichuyệnvớicô,khôngthểnóichuyệnvớicô,vậythìthàanhđinơikháccònhơn.

-Concóbiếtcáikháchsạnnàyquantrọngcỡnàotronghệthốngkháchsạncủatậpđoànhaykhông,nóithếmàngheđượcà?–BàPhượngphátcáulênvìsựươngbướngcủacontrai.

-Hắncóthểlàmgìhơnsao,trừphihắncócáchđểbốnhườnglạichohắntoànbộ sốcổphầncủaôngấy.Nhưngmẹnghĩngườinhưbố sẽ làmvậysao?Khôngbaogiờ…

-Mẹchỉloxathếthôi,dùsaoconcũngphảicẩnthận.Màmẹnghenóiconvớiconbékiacắtđứtquanhệrồiphảikhông?Cũngtốt,nóchẳnggiúpíchđượcgìchoconđâu.NếuvậythìtớixinconHằngthathứđi,rồixúctiếntớihônnhânluôn.

-Chuyệncủaconmẹđừngxinvào.Conyêuai,lấyailàchuyệncủacon.Conđãnóirồi,conkhôngthíchbámgấuváyđànbàđểbảovệcáisựnghiệpnày.

-Anh làmcứnhưcómìnhanh thìanh làmđượchếtđấy–BàPhượnglườm,cóvẻhảdạkhibiếtCườngvàLinhđãchiataynênbàcũngkhônggắtgỏngvớicontrainhưtrướcnữa.

Cườngkhôngcãilại,chỉlặngimđểbàPhượngthoathuốclênnhữngvếtbầmtrênmặtmình.ĐầuócanhmảinghĩvềLinhnênnhữnggìbàPhượngnóisauđóanhcũngchẳngnhậptâmmàghinhớ.Dùsaocũngchỉquanhđiquẩnlạichuyệncôngviệc,màvớimộtngườithamvọngvàluônthíchnắmngườikháctrongtaynhưmẹanhthìcónghemãicũngthấychánmàthôi.

Linhvừađịnhravềthìcóngườitớibáogiámđốcchogọi.CôthayđồsauđóđilênphòngcủaCường,cănphòngmàcôđãtừngrấtquenthuộcmỗikhiđợianhcùngravềtrướcđây.Thưkýcũngkhôngcảncôvào.Linhgõcửarồicứthếđẩycửamàvào.Cườngđangngồiởsofađợicôđến.

Thấycôbướcvào,anhkhẽmỉmcườirótchocômộtlytrànóngrồimới

bắtđầucâuchuyện:-Ngàymaianhsẽrờikhỏikháchsạnnày,tớitiếpquảnởmộtkháchsạn

khác,vìthếanhgọiemlênđâylàđểhủyhợpđồngđãkýtrướcđâyvớiem.Từngàymai,emcóquyềnlựachọnrờikhỏiđây,hoặctiếptụcởlại,tùyem.

-Mặtanhcònđaukhông?–Linhnhìnanh,độtnhiênlạihỏi.- So với vết thương trong lòng anh thì nó chẳng là gì – Cường nhếch

miệngcười–Embiếtvìsaoanhbịthươngchứ?LinhkhẽgậtđầucònCườngthìcảmthấyđautronglòng.VậylàĐạithựcsựtớitìmLinhđêmhômquasao?-Anhđãkírồi,chỉcầnemkýtênlàhợpđồnggiữahaichúngtasẽhoàn

toànhủybỏ.Emhãychọnmộtnhàhàngkhácđi,vớitàinăngcủaem,hiệntạikhôngcónơinàolàmkhóemđược.

-Tạisaophảinhưthế?-Phongsẽlàmgiámđốcthayanhởđây.Hắncóđượchợpđồngtổchức

vớiMasterChefvàchọnkháchsạnnàylàmnơitổchứccuộcthi,vìvậymàhắncócớđểđáanhđi.Anhkhôngmuốnemlàmviệcchomộtkẻnhưhắn,vàtốtnhấthãynghelờianh,đừngđếngầnhaytỏrathânquenvớihắn.Điềunàychỉcólợichoemmàthôi.

-Cóphảivìnhữnggìanhtađãnóivớiem?-Khônghề.Nhữngđiềuđóđềulàsựthật,anhsẽchịutráchnhiệmvớiem

nhữngsựthậtđó.NónhưmộtcáigiáđểtrảchotìnhbạngiữaanhvàĐại.-Anhấyđãnóivớiem,chuyệnnàykhônghẳnlàtạianh,làdonhânviên

củaanhấyquáthamlàmmàthôi.Emnghĩanhấykhônghậnanhđâu,anhấychỉthấtvọngnhiềuvìbịchínhbạnthâncủamìnhđốixửnhưthế.

-Emđãtớivớinó–Cườngnhìncô,chỉthấycôbốirốicúixuống,khôngdámnhìnvàomắtmình.

Cườngkhẽcườinhạt:-Chuyệngiữachúng tađãkết thúc,vì thếanhcũngkhôngmongtrông

thấyem,điềuđóchỉlàmanhcảmthấyrấtđaulòng.Nhưngnếumộtlúcnàođóemcảmthấycầnanh thìcứ tới tìmanh.Anhbiết,chuyệnkết thúcnàykhôngliênquangìtớinhữnggìanhđãlàm,nóchỉđơngiảnlàmộtlýdonhưgiọtnướctrànlymàthôi.Tìnhcảmcủaemvớianhđãkhôngcònnhưxưa,nhất là từ sau khi em gặp đượcĐại và bắt đầu có tình cảm với nó. Anh

khôngtráchem,chínhsựthúcépvàcốchấpcủaanhđãlàmemkhôngthểnóiranhữnglờithậtlòngmình.

-Emsẽrờikhỏinơinày,anhđừnglo,ngoàiviệcnhậnlờianhlàmgiámkhảochoMasterChef, emsẽkhôngcómộtchút liênquannàovớianh tađâu.

-Ừ…Linhcầmlấybút,kývàogiấykếtthúchợpđồng,sauđócôcũngkhôngở

lạikháchsạnnữamàlậptứcravề.HômnaycôcóhẹnvớiĐạisẽtớithămmẹanhvàcùngở lại ănbữa tối.Đạimuốnchính thứccôngkhaiquanhệgiữahaingườivớigiađìnhanh.

VừarakhỏikháchsạnLinhđãthấyLâmđợimìnhngayngoàicổnglớn.Côngạcnhiênnhưngvẫnđểanhgiúpmìnhdắtxeghévàomộtquántràđávenđườngngaygầnđó.

-Xinlỗiem,đếngiờnàyanhchỉcó thểmờiemmộtcốc tràđá–Lâmcườigiượngkhicôkéoghếngồixuốngbêncạnhanhvàtựgọichomìnhmộtcốcnước.

-Tràđávỉahècũngtốt–Linhlắcđầu,cảmthấyhơikỳlạvìhômnayLâmlạichủđộngtớitìmmình.

NhìnlạiLâm,từlầncuốicùngcôgặpLâmcũngđãkhálâurồi,vẻngoàicủaanhđãthayđổihoàntoàn.Khôngcònvẻlãngmạnkiêungạocủamộtchàngcasĩnổidanhnữa,thayvàođólàgươngmặttrầmbuồn,đôimắtuuấtkhótả,râuria,tóctaicũngkhôngđượccắttỉmỉ,gọngàngnhưhồiđidiễnnữa.AnhchàngcasĩNguyễnLâmđìnhđámmộtthờigiờđâyđãkhôngcòn.Linhrấtmuốnthươngcảmchoanh,nhưngmỗilầnnghĩtớichịmìnhđãsốngvàchếtđinhưthếnào,côlạicảmthấyrấtgiận.Bắtcôgiữmộttháiđộhòanhãvớianhtalúcnàylàđiềukhôngthể.

-Anhbiếtemcòngiậnanhlắm–Lâmngầnngạimộtchútrồicũngchịunóitiếp.

-Chỉgiậnthôisao?–Linhlạnhnhạtđáp.-Anhbiết,anhcólỗivớiNhậtLệ,cótộivớigiađìnhem.-Giờanhnóiranhữngchuyệnđóthìđãmuộnrồi.Nếuanhbiếtlỗingay

từđầuthìkhiNhưÝxuấthiện,anhđãkhônglàmnhưthế.Ngaycảmáumủcủaanhmàanhcònchốitừ.

-Anhkhông có tư cách đượcnhậnmột tiếng gọi “bố” từ congái anh,nhưngdùsaoanhvẫnlàbốruộtcủanó.AnhbiếtnếuanhnóirađiềunàyvớianhĐại,anhấysẽkhôngđồngý,nênanhmớitìmem.AnhmuốngópmộtphầncôngsứcđểnuôiNhưÝ,mongemchấpnhận.

-Anhtưởngchỉcầncótiềnlàtrẻconsẽthậtsựlớnkhônsao?–LinhliếcnhìnLâm,chỉthấyanhtacườigượnggạo,côlạilạnhlùngquayđi.

-Nếuanhmuốnthậtsựsốngnhưmộtngườichathìanhhãysốngchothậttốt,làmnhữngviệcxứngđángvớimộtngườicha.NhưÝđánglẽcầnphảibiếtchuyệnnàykhinólớnlên,vàthathứchoanhhaykhônglàviệccủanó,nhưnglàngườinuôinótừkhichàođời,tôikhôngmuốnđiềuđóxảyra.Vìvậybímậtnàytốtnhấtanhcứchônchặttronglòngđi,đểquákhứngủyên,nhưthếtươnglaicủaanhcũngsẽtốthơn.TôivàanhĐạisẽnuôiNhưÝvàcoinónhưconđẻcủachúngtôi.

-Nhưngnếuanhkhônglàmgì,anhsẽcàngcảmthấycólỗivớiNhậtLệhơn.

-Anhkhôngcầnphảicảmthấy thế.Nếuanhnhớtớichịấy, thìhãyvềquêthắpchochịấymộtnénhương.Đếntậnkhimấtđirồi,chịấyvẫncònyêuanh.Cònanh thì sống íchkỷ trongcáivỏbọccủamộtngôi saodanhgiá…

-Giảiquyếtxongchuyệnnhàcửaanhnhấtđịnhsẽvềquêđểthắphươngchocôấy.Bâygiờmọiviệcởnhàđangrốitunglên,cũnglàdolỗicủaanhcả.Anhkhôngbiếtnóivớibốmẹnhưthếnàovềchuyệnngôinhà,anhĐạicũnghếtcáchrồi.

Lâmvừanóivừaquayranhìndòngngườivẫnmảimiếtxuôingượcdướicáinắngthángnămbắtđầugaygắt.Vậymàlònganhlạinhưgiótápmưasa,khônglàmsaocóthểbìnhyênđược.

CHƯƠNG56BẮTĐẦULẠITỪĐẦU

PhảnứngcủanhữngngườitronggiađìnhôngPhươngvềchuyệncủaĐạivàLinhkhôngkhácnhaulàmấy.Mọingườiđềuđồngtìnhmộtcáchvuivẻ,nhất là khi Đại nói rằng sẽ sớm tiến đến hôn nhân với Linh.Mặc dù bàNguyệtvẫncònhơi tiếccôcondâucùngphố,nhưngvớiLinhthìbàcũngkhôngcóýphảnđốigì.ÔngPhươngbắtđầuvuivẻhơnmỗikhinghĩtớicôcondâutươnglạirấtvừaýôngnày.

NhưÝđãnóibậpbẹ,cũngđãbắtđầuđivữngvànghơnnêncảnhàtrôngnomnókhôngvấtvảnhưtrướcnữa.Linhtớichơicùngconbémỗingày,lúcrảnhcôcòngiúpbàNguyệtxoabópchântayvàtắmrửachobà.Thờigiannày,côkhôngcònđilàmởkháchsạnnữamàchỉđếnđómỗikhicóchươngtrìnhcầnghihìnhmàthôi.Dẫuvậycôcũngrấttấtbật,bởiMasterCheflàmộtchươngtrìnhlớn,vàmộtgiámkhảonhưcôkhôngchỉcómỗinhiệmvụlà lên trường quay quay chương trình,mà còn phải gặp gỡ và hướng dẫnngoàilềchocácthísinh.Linhdầndàtrởnênnổitiếngtrongcáccuộcbànluậngiữanhữngthísinhtrẻtuổi,họcoicônhưmộttấmgươngđểphấnđấuvàhọchỏi.Côcũngđồngthờinhậnđượcvôvànnhữnglờimờiđếntừcácnhàtàitrợvềlàmviệcchonhàhàngcủahọ,hoặclờimờitừcáctrungtâmgiảngdạynấuănchuyênnghiệp,nhưngLinhđềutừchối.CôđãcókếhoạchriêngchotươnglaichunggiữacôvàĐại.

Điều làmLinhkinhngạcnhất trongcuộc thiMasterChefnàychính làviệcmộtngườiquencũtrướcđâycũngđãlọtđượctớitậnvòngchungkết,Thủy,ngườimàcôgặplầnđầukhitớinhàhàngPhươngĐôngcủaĐạiđể

họclàmbúnthang.SauđócôcòngặpThủyvàilầntạiẨmThựcĐạoQuán,nơimàThủyđang theohọc.Thủyvẫnkhôngbiếtcô làai,chođếnkhicôxuấthiệntạighếGiámkhảo.Tấtnhiênđiềuđóđãmangtớichocôgái trẻkiamộtniềmkinhngạcvôcùng,bởicónằmmơcôgáiấycũngkhôngdámnghĩrằngngườimàcôtừngcócơhộigặpgỡlạilàngườikhiếntoànbộcácthísinhcũngnhưkhángiảsôitràomỗilầncôbướcratrườngquayhiệnnay.LinhcũngnhậnraThủy,tuynhiêncũngnhưAnhaytấtcảcácthísinhcủaĐạoQuánđang thamgia thi tạiMasterChef,côkhông thiênvịmộtaicả.Tấtcảđềuđivàocácvòngtrongbằngchínhnỗlựcvàtàinăngcủamình.

Anlàmộttrongnhữnghạtgiốngtriểnvọngnhấtcóthểgiànhđượcquánquâncủanămnay,vìvậycôcàngkhôngmuốnthểhiệnsựthânquengiữahaingười,điềunàycóthểtổnhạiđếnchínhtươnglaicủaanh.Thậmchínếuanhgiậtđượcngôivịcaonhấtthìcũngchưachắcđãthuyếtphụcđượclòngngười,nếunhưngườitabấtngờbiếtmốiquanhệgiữacôvàAn.

Mỗi lầncô lên trườngquay,ĐạiđềumangNhưÝđi theođểcổvũcô.Anhđangtrongthờigiannhànrỗinhấtnên luônluôncùngvớicôcongáinhỏcủamìnhxuấthiệnởbêncạnhcô,khiếnngườitalầmtưởngrằngcôđãlậpgiađìnhvàcómộtcôcongái.Linhchỉcườimàkhônggiảithíchgì,cũngkhôngđềcậpgìtớiĐạihayNhưÝtrướccáccâuhỏicủabáogiới.

Ởmột góc xa nhất và khuất nhất của hàng ghế khán giả, còn cómộtchàngtrailuônngồilặnglẽnhìncô.Cườngkhôngchúýđếnbấtkỳai,bấtkỳthísinhnàodùlànổibậtnhất,anhchỉchămchúnhìncô,lắngnghetừnglờicônói,cườitheokhicôcười,vàâmthầmđaukhổmỗikhithấycôởbênĐại.Khiấy,nhìncôthậthạnhphúc!

DõitheoLinhkhôngchỉcóĐạihayCường,màcòncóhainhânvậtđặcbiệtnữa.Mộtngườiđãlớntuổi,tóchoarâm,đãtừngvôcùngnổidanhtronggiớiẩmthựcnhưnghiệntạilạikhôngmộtaibiếtđến,bởilẽôngđãquyẩnmộtthờigianquádàirồi.Khôngmộtnhàbáotrẻnàohiệnnaybiếtmặtôngnênkhôngaibiếttớisựhiệndiệncủaôngtạiđâycả.NgânThủVươngTrầnNguyênCương,ôngchủcủaẨmThựcĐạoQuán,cuốicùngcũngchịuxuấthiệntrởlại.Ônghàilòngnhìntheomỗibướcđicủacôgáimàôngluôncoinhưconkia.Côthuộcvềnhữngsânkhấulớn,chứkhôngphảimãimãichỉbóchântrongmộtđạoquán,haynhữngcănbếpnhỏ,nơisẽlàmhàoquang

từ tài năng của cômờ dần đi.Một người nữa, còn bất ngờ hơn, chính làngườiđànôngmangthẻBantổchứcluônngồitrênhàngghếdanhdự.

Phongcũngkhônghiểutạisao,dầndầnanhlạiquantâmnhiềuđếncôgáitrẻ này tới nhưvậy.Nhìn cô nấu ăn, nhìn cô hướngdẫn thí sinh, nhìn côcười,anhlạithấycôthậtgiốngmẹmìnhtrướcđây.Bàcũngđãtừngnhưcô,đứngtrênđỉnhcaocủavinhquang,đượcnhiềungườisănđón.Nhưngcuốicùngbàlạichọnđicùngvớibốanh,mộtngườiđànôngđatìnhđãcóvợ.Cólẽđóchínhlàsailầmlớnnhấtcủađờibà,chínhsailầmđóđãmangđếnchobàvôvànbikịch,cuốicùngngậmngùimàquađời.MỗilầnnhìnLinh,anhlạinhớđếnmẹmìnhvàđãcó lúcanhmuốnbỏmọisuynghĩ lợidụngcô,muốnchânthànhđốiđãivớicô.

NhưngLinh không biết những điều ấy.Cô không biếtCường luôn âmthầmdõitheocô.Côcũngkhôngbiếtánhmắthàilòngvàmãnnguyệncủaông Cương trên hàng ghế khán giả. Cô càng không biết những suy nghĩtronglòngcủaPhong.Côchỉbiếtrằngcómộtngườiđànôngmangtheođứacongáinhỏngồiphíasaucổvũhếtmìnhchocô.Saumỗichươngtrình,cảbalạicùngnhauravềvôcùngvuivẻ.Vàcôyêucảhaingườiđó.

-Cănnhàcủaanhcùngvớichiếcxemáyđểđilạichotiện.ChịTâmsẽchovaynốtchỗcònthiếuđểchuộclạicănnhàchoôngbà.Saunàyanhlàmlạiđượcrồisẽtrảchịấy.Nhưvậylàxong,nhưngtiềnvốnđểlàmănlạitừđầucũngsạchbách,khôngbiếtphảibắtđầutừđâunữa?

TrongkhiLinhnấucơmthìĐạibàyđồchơirasànnhàchơicùngNhưÝ.Gầnđâyhaibốconthườngxuyêntớiđâyđểănkécơmtốivớicô.

-Emcũngđangđịnhbànvớianhviệcnày–Linhbàyđồănrabànchonguộisauđóđirangoàiphòngkhách,bắtđầugọthoaquả–BácNgânvàanhKiênnóisắptớisẽcóhaigianhàngliềnkềvớinhaudọnđi,bácấyđangđịnh thuê lại thêmmộtgiannữađểmởrộngcửahàng.Nhưngnếuanhcóhứngthúthìmìnhthuêcảhai,rồiemvàanhbánhàngởđó.Khuphốđólàmănđược,lạivốnđãrấtnổitiếngvềsựsạchsẽ,vệsinhantoànrồi.Chúngtamỗingườibỏmộtnửavốn,emnghĩchẳngmấychốcsẽthuhồilạiđượcthôi.Saunàycónhiềuvốnhơn,mìnhthuêmặtbằngrộnghơn,thậmchícóthểmởcảmộtseriescửahàngkhôngchừngđấy.

-Anhsẽsuynghĩvềviệcnày,nhưngemtínhsẽkinhdoanhgì,đểanh

còntínhtoánchiphínữa?–Đạihỏi.-Emnghĩrồi,anhnghĩsaovềmóncuốn?-Móncuốn,nghecóvẻthúvịđấy.ỞHàNộicũngcóvàicửahànglàm

móncuốn,nhưngchủyếulàphởcuốn,cònlạihầunhưkhôngcócửahàngnàolàmchuyênvềcácmóncuốn.

-Đúngthế,đólàthếmạnhthứnhấtcủachúngta–Linhgậtđầu–Mặcdùnóhơi cầukìnhưngchiphíbỏ ra cũngkhôngnhiều, lạikhôngmấtnhiềucôngchếbiến.Emđãtừngnghiêncứuqua,móncuốncủaViệtNamlàmộttrongnhữngmónhợpkhẩuvịvớihầuhếtcácdukháchnướcngoài.Haynóicáchkháclàhọrấtthíchmónnày.TrướcđâykhiởbênMỹ,bọnemcũngcómộtcửahàngmónănViệt,mónbánchạynhấtchínhlàmóncuốn.

-Phảirồi,chínhlàmộttrongnhữngmónđưaemlênngôivịquánquâncủaMasterChefnămđó?–Đạigậtgù.

-DùngmộtmóncuốnđểchinhphụcgiámkhảocủaMasterChefđúnglàkhôngdễdànggì–Linhcười–Cũngcóthểnóilàdoemmaymắnđi.

-Maymắnsao?Embiết cáchđánh trúng tâmýcủagiámkhảocòngì.Mộtbàidiễnthuyếthùnghồnvềnướcchấm–Đạiphálêncười.

- Chính vì thế emmới khuyên anh nênmở cửa hàng kinh doanhmóncuốn.Mónnàyngonhaydởđềudonướcchấmquyếtđịnh.Nướcchấmcũngcónămbảyloại,mỗiloạiđivớimộtmóncuốnriêng,vìthếnóimónnàylàmkhóthìcũngkhôngkhó,nhưngnóidễthìnhấtđịnhlàkhôngdễ.

-Được,chỉcầnemthích,anhnhấtđịnhsẽmởcửahàngđóchoemlàmbàchủ–Đạicười–Bâygiờchỉlàmộtcửahàngnhỏ,nhưngsaunàynhấtđịnhanhsẽlấyđượctấtcả,tinanhđi.

-Chỉcầnanhkhôngnảnchílàđược.Vớinhữngngườicótầmnhìnkinhdoanhrộngnhưanhthìlàmnhỏlẻthếnàychắcứcchếlắm?

-Cósaothìlàmvậythôi.Điềukiệncủaanhbâygiờkhôngchophépanhliềulĩnhvớinhữngvụlàmănlớn.Anhphảicẩntrọngtừngbướcmột.

Đạiđangnóithìđiệnthoạibáotinnhắn.Anhvừađọctinnhắnvừacaumày,Linhngạcnhiênhỏi:

-Cóchuyệngìsao?-Khôngcógì.Ăntốithôi,xongemtrôngNhưÝchoanhmộtlát,anhra

ngoàicóviệc.

ThấyLinhnhìnmìnhchằmchằm,Đạilạigiảithíchthêm:-Đừnglo,anhđigặpmộtngườibạnthôi,khôngđánhnhauđâu.-Ừ…Liệuvềsớmđấy–Linhgậtđầusauđóquayngườiđivàotrongđể

dọncơmtối.

~oOo~

ĐạitớinơihẹntrongtinnhắnthìHuyềnđãtớitừtrước.Trôngcôcóvẻsuysụphơnanhnghĩ.TừsaukhibắtđầuvớiLinh,anhđãkhôngcòngặpbấtkỳcôgáinàonữa,ngoàivàilầnliênlạcquađiệnthoạivớiTườngVi–đóahoanhỏmàanhđãcoinhưtrikỷ.

-Anhthựcsựsẽlấycôgáiấy?–Huyềnđaukhổnhìnanh,giốngnhưcầukhẩnanhhãyphủnhậntấtcả.

-Ừ,anhsẽcướicôấy–Đạigậtđầu.-Tạisao?Chúngtađã…-Xinlỗiem.Nếuanhđổcholýdolàkhiấyanhsaythìanhchẳnghơngì

mộtthằngkhốnnạn.Nhưngnếuemởbênanh,emsẽchẳnghềđượchạnhphúc,đólàsựthật.Anhkhôngmuốnlàmemphảikhổ,vìanhkhôngyêuem–Đạinghiêmtúcnói.

Huyềnlàmộtngườitốtvàanhđãlàmtổnthươngcônhiều.Nhưnganhkhôngthểlấytráitimvàcuộcđờimìnhrađềnbùchocôđược,nhưthếchỉcànglàmhaingườithêmmệtmỏivềsaumàthôi.

-Tạisaoanhlạimuốnởbêncôgáiđóchứkhôngphảiem?Vìcôấylàmộtđầubếpdanh tiếng,cònemchỉ làmộtnhânviênnhànướcquèn thôi,đúngkhông?

-Emsairồi.AnhđãcótìnhcảmvớiLinhtừkhicôấybắtđầuvàolàmngườigiúpviệctạinhàanh.Dùcôấychỉlàmộtcôgáiquêmùanghèokhổphảiđiở,haycôấylàmộtđầubếpdanhgiánhấttrênthếgiớithìtìnhcảmấycủaanhvẫnkhôngthayđổi.Bọnanhđãđimộtchặngđườngquáxađểcuốicùngmớinhậnralàbọnanhcầnnhaunhưthếnào.Anhkhôngbaogiờmuốnbuôngtaycôấyra.

-Đượcrồi,emhiểurồi.Emchúcphúcchoanh–Huyềngậtđầurồiđứngbậtdậy,chạythậtnhanhrakhỏiquán.Khicôlướtquatrướcmặtanh,Đạicóthểnhìnthấymộtdòngnướcmắtchảyratrêngòmácô.

Đạingồilặngimsuynghĩ,chớtnhớlạitấtcảnhữngcôgáimàanhtừnglàmtổnthương.Anhkhôngmuốncóthêmcôgáinàotổnthươngvìanhnữa,chínhvìthế,anhphảithậtsựyêuthươngLinh,quantâmtớicôvàchămsócchocô.

NếukhôngcóLinhởbên,anhnghĩcólẽgiờphútnàybảnthânanhvẫnhoangmang trongnhững suynghĩ rối rắmkhông lối thoát củamình.Nếukhôngcócô,anhcảmthấycuộcsốngchẳngcònchútýnghĩanàonữa.

CHƯƠNG57BÍMẬTCỦAQUÁKHỨ

Ánhsánglelóichiếuquakhungcửakính,lenquanhữngkhehởtrênrèmcửa,chiếulêngianphòngsangtrọng.Dướisànnhàlănlócvỏbiavàquầnáo.Trêngiường,mộtngườicởitrầnquấnchănđangnằmsấpmặtxuốngđệmmàngủ.Chiếcđiệnthoạiđặtngaytrênbànrungliêntụcmàvẫnkhôngđánhthứcđượcchủnhâncủanó.Đếnkhingườiởđầudâybênkiagọiđếncuộcthứnăm,ngườiđangnằmtrongchănmớivươntaychộplấyđiệnthoại.Hémắtnhìnmànhình,Phongngápdàimộtcáirồimớiápmáylêntai,đáplạibằnggiọngngáingủ.

-Gìvậy,honey?-Saogiờnàyanhcònchưangủdậy?Cuộchọpbáosắpbắtđầurồi,anhlà

trưởngbanTổchức,saolạivắngmặtđược?–Giọngmộtcôgáinỉnonởbênkiađầudây.

-Hôm qua đi uống về say quá.Anh tới liền đây – Phong uể oải nhấcngườidậy.

-Đượcrồi,cứbìnhtĩnh,chảitóccạorâuchođànghoàng,emsẽcólýdobáomuộnchoanh.Vậylàchưađọctờfaxemgửichoanhđêmquahả?

-Có sao?–Phongngạcnhiên rồi nghểncổnhìnvềphíamáy fax, quảnhiêncóvàithứđượcgửitớiđêmqua–À,anhthấyrồi.Cáigìthế?

-Kếtquảemđiềutrađượcvềquákhứcủabàvợônggiàanh.Cónhiềucáihayholắmđấy,anhcứtừtừmànghiêncứu.

-Tốt,emlàmviệcgiỏilắm–Phongnhếchmiệngcười.-Vậyđãxứngđángđượcanhthưởngchưa?

-Yêntâm,anhsẽgửitiềnvàotàikhoảnchoem,thêmmộtvéđiHawaiimộttuầnnhé!

Phong quẳng ngay điện thoại xuống giường, không buồnmặc quần áovàomàđithẳngrachỗmáyfax,cầmlênmấytờgiấyđượcgửiđến.Đọcquanhữngthôngtintrênđó,càngđọcnétmặtanhtacànggiãnra,cóthểthấyrõmộtnụcườiđắcýtrêngươngmặtxờmxạcrâuria.Conchimoanhbénhỏnàycủaanhđúnglàrấtbiếtlàmviệc,khôngnhữnggiỏimoitiềntừanhmàcònrấtbiếtcáchlàmanhvừalòng.Vớinhữngthôngtinnày,anhkhôngtinlàkhôngthểkhuấtphụcđượcbàPhượng,bắtbàtaphảinônrasốcổphầnđangnắmtrongtay.

~oOo~

Sánghômấy,Linh tớiẨmThựcĐạoQuán tìmôngCươngđểnóichoôngbiếtvềýđịnhkinhdoanhcủamìnhvàĐại.HaithầytròngồiuốngtràtrongVấnTâmĐìnhvàôn lạinhữngchuyệnxưa.Cáinắngđầuhèkhôngcònnhợtnhạtmàbắtđầuđậmhơn,gaygắthơn.Nắngnhảynhót trênmáiđình,trượttrênnhữngchiếclàsenxanhmướt.Hoasentrắngnởlácđác,mùihươngdìudịukhiếntâmtìnhngườithưởngtràcũngtrởnênvôcùngthưthái.

Linhcốgắngđuổi theodưvịngọtngàocòn sót lại của ly tràướp sen.Ngườitanóitâmphảithanhthìmớithấyđượctràngon.Lâulắmrồicômớicótâmtìnhtốtthếnàynênhươngtràcũngtrởnêntinhkhôikỳlạ,đúnglàsốngthậtlòngmìnhmớithậtsựcảmthấyhạnhphúc.

ÔngCương lẳng lặngnhìncô,đứa trẻngàynàocònbébỏng trongbàntaynângđỡcủaông,bâygiờđãnhưcánhchimbằng.MặcdùLinhkhôngphảiconcủaôngnhưngôngCươngvẫnthấyđứanhỏnàycórấtnhiềunétgiốngmình.HaichịemNhậtLệ,NhậtLinhđềulàhọctròcủaông,nhưngLinhmớilàngườithừakếtấtcảtàinăngtừngườicharuộtHuyLâmvàcảýchícủangườichađỡđầulàông.ÔngquýLinhkhôngphảivìcôcótài,vìcônghiêmtúchơnbấtkỳaivớinghềđầubếp,màcònvìcôcómột tâmhồntinhtế,thanhtânvàtươimátnhưmộtlytràquý.

-Thầynghĩconcónênlàmhaykhông?–ThấyôngCươngvẫnmộtmựcimlặng,Linhđặtlytràxuống,nhẹhỏi.

-Conlàmtachợtnhớđếnbốcủacon.Ngàyấykhiquyếtđịnhgópvốn

làmăn,bốconcũngtừngtớihỏitamộtcâunhưthế.-Vậykhiấythầynóithếnào?-Tacanngăn.Tanóivớiôngấyrằngôngấykhôngthíchhợpvớiviệc

kinhdoanh.Tínhtìnhcủaôngấyhiềnlành,lạidễbịlừaphỉnh.Tachỉsợôngấysẽbịngườitalừagạt.Nhưngbốconđãkhôngnghethầy.Tìnhbạngiữachúngtacũngcứthếmàrạnnứttheo.

-Thầychưabaogiờkểvới chúngconvềchuyệnđó.Tại saohômnaythầylạinóivớiconchuyệnnày?

-Hainămtrước,NhậtLệcũngđếnhỏithầy,vàthầyđãkểchonónghe.Tanghĩnếucứđểcontựmìnhlầnmò,cóthểsẽlàmconlạcđường,khôngbằngnóiramộtlầnchoconhiểu.

Linhimlặng,cúinhìnlytràđãvơiđimộtnửa,nướctràxanhbiếc,trongvắt,côcóthểnhìnthấyrõcảđôimắtmìnhintrongđó.

-Bốconquảnhiênbị lừa,mọi tiềnbạcôngấyđổvàokinhdoanhcuốicùngđềumấthết.Trướcngàyđưacảnhàvềquê,ôngấycó tớigặp thầy.Thầykhuyênôngấyởlại,cùngthầymởlớpdạynấuănnhưngcólẽdocảmthấyxấuhổmàôngấyđãtừchối.Tronglầngặpgỡsaucùngđó,bốconđãchothầybiếtmộtbímật,bốconnóiôngấycómộtđứaconrơi.

Linhtưởngnhưmìnhnghenhầm,nhưngkhinhìnvàogươngmặtđãcóvàinếpnhăncủaôngCương,côbiếtđiềuôngvừanóilàsựthật.

Bốcôcómộtđứaconriêngsao?Mẹcôcóbiếtchuyệnnàyhaykhông?TạisaobốcôlạiđinóivớiôngCươngmàkhôngdámthừanhậnvớibamẹconcô?Linhcốgắngtrấntĩnh,nhưngđôimắtcôthìhiệnrõvẻhoảnghốt.

-ConbìnhtĩnhhơnNhậtLệnhiều–ÔngCươngthởdài–Lúcnghetanóimấylờinày,nóđãhétầmlên,nóikhôngtin,sauđócònkhóclóc.

- So với những chuyện con đã trải qua, thì chuyện này quá đỗi bìnhthường–Linhbình tĩnhnói–vậyngười con rơi củabố con, thầy cóbiếtkhông?

ÔngCươnglắcđầu:-Ôngấykhôngnóigìvềđứatrẻđó.Thầychỉnghebốconnói,trướckhi

quenvàcướimẹcon,ôngấycóyêusayđắmmộtcôgái.Nhưngsauđócôgáiấyđilấychồng,mộtngườiđànônggiàucó.Trướckhilấychồng,côtađãcóthai,vàcáithaiđólàcủaôngấy.Sauđócôtađẻramộtđứacontrai,

haingườivẫnlénlútqualạivớinhau,bấtkểviệcôngấyđãcóbamẹconcon.

NgheôngCươngkểđếnđâythìnướcmắtđãgiàngiụatrênmặtLinh.Côlàmsaocóthểtinđược,ngườichamàcôluônkínhngưỡnglạicóthểphảnbộilạimẹconcômàvẫnkhôngquênđingườiphụnữđãcóchồngkia.Saoôngcóthểđốixửvớibamẹconcônhưthếđược?!

-Ngôinhàcũcủacáccon,cũnglàôngấysangtênlạichongườiphụnữvàđứatrẻđó,coinhưbùđắpchohọ.Saunàythầycóđitìmhiểuxemhọlàai,nhưngngôinhàđãđượcbánlạichongườikhác.Đãquamấylầnđổichủnênbâygiờthầycũngkhôngbiếtchủnhâncủanólàainữa–ÔngCươnglắcđầuthởdài.

Sựthậtnàynhưmộttảngđáđènặngtronglòngông,giờphútnàycóthểnóirađượcchoLinhbiết,ôngcảmthấynhẹnhõmhơnhẳn.NhưngviệcnàylạilàmtổnthươngsâusắcđếnLinh,điềuấylạilàmchoôngthấyáynáy.

-Vậycònngườiđãlừaôngấy,thầybiếtkhông?ÔngCươngnhìnLinh,rốtcuộcônglắcđầuthaychocâutrảlời.-Cámơnthầy–Linhđưataylaunướcmắttrênmá.-Giữachúng tamàconcònnói lời cảmơnhay sao?Thầy thựckhông

muốnlàmconđaulòng,nhưngnếuthầykhôngnóithìthếnàosaunàyconcũngcóthểtìmhiểuđược.Nóisớmmộtchútcũngtốt,nếuđãbiếtvậyrồi,thôiquênđi, con sốngcuộcđời củacon,đừngbận tâmvềquákhứnữa–ÔngCươngthởhắtra.

Linhchậmrãigậtđầu.Sựthậtngàyhômnaymặcdùchưaquámứcchịuđựngcủacô,nhưngbấynhiêuthôicũngđủlàmLinhcảmthấymệtmỏivôcùng.Tạisaobốđãmuốngiữbímậtvớigiađìnhrồi,vậycònnóivớithầylàmgì?Đểthầycóthểgiúpđỡchomẹconhọsaunày,haylàmuốnsaunàythầynói lạichohaichịemcô?Trong lòngông, rốtcuộc làbênnàonặng,bênnàonhẹ?Ngườiđànbàvàđứaconkialiệucóthậtsựquantrọnghơnbamẹconcôhaykhông?Linhkhôngbiết,mãimãisaunàycôcũngkhôngbiết.Bốđãmất,côkhôngcầnphảioánhậnônglàmgì.Côchỉcảmthấythươngcảmchomẹ,mẹđãsốngmộtcuộcđờiđầyhisinhvìbố,cònôngthìlạinhẫntâmđốixửvớimẹnhưthế.

-Hômnayconsẽởlạiăncơmvớithầychứ?–ÔngCươngchuyểnchủ

đề.-Vâng,cũnglâurồiconvàthầykhôngcùngăncơmvớinhau–Linhgật

đầunhưngcóvẻnhưcôvẫnchưahoàntoànthoátkhỏicâuchuyệnvừarồicủaôngCương.

Côngồithêmchốclát,sauđódứtkhoátđứngdậy.Vừađingangquakhudànhchohọcviên,côchợtnghecótiếnggọi.Quayđầulại,chỉ thấyThủychạyvềphíacô.

-Cậutớithămthầysao?KhôngđểýtớivẻmặtcònđỏửnglênvìkhóccủaLinh,Thủytíutíthỏi

han.ViệcThủyđượclọtvàotớivòngtrongcùngcủaMasterChefkhiếnchocáchọcviêntrongĐạoQuánvôcùngphấnchấn.Thủymớitheohọcởđâykhôngđượclâu,nhưngnhữnggìcôđạtđượcchotớilúcnàyđãlàmkhôngítngườingưỡngmộ.

-Ừ–Linhgậtđầu–Còncậu,cuộcthikhôngkhókhăngìchứ?-Tớtớixinthầyvàilờikhuyêntrongvòngcuốithôi–Thủycười.-Cốgắngnhé!-Cómộtngườinhưcậulàmmụctiêuphấnđấu,tớđươngnhiênsẽphải

rấtcốgắng–Thủygậtđầu.-Ừm,vậyhẹngặplạicậutrêntrườngquay.Tớphảiđichợđây–Linh

chấmdứtcâuchuyệnbằngmộtcâuchàodứtkhoát.-À,khoanđã–Thủyngậpngừngngăncôlại–Saukhicuộcthikếtthúc,

tớcóthểtớihọcviệcvớicậuđượckhông?Linhthừngườirasuynghĩ,sauđólắcđầu:-Tớnghỉlàmởnhàhàngrồi.Giờtớlàmởmộtquánănnhỏ,khôngcógì

đểhọccả.-Cũngkhôngsao,tớvẫnsẽhọc.Bắtđầutừcáinhỏnhấtnhưvậycũngrất

tốt.Cậuđồngýnhé!–Thủynàinỉ.Khôngmuốncâuchuyệndàithêm,Linhmiễncưỡnggậtđầu:-Cũngđược.Vậyrảnhthìcậutớiđâytìmtớ.Quánbắtđầumởsauhai

ngàynữa–Linhlụctrongtúixách,lấyramộttờgiấynhớvàmộtcâybút,sauđóghilênđóđịachỉcủaquánănmàcôvàĐạichuẩnbịmở.

-Ừ,tớnhấtđịnhsẽtới.ThủygậtđầucườirấttươitronglúcnhìnbóngLinhxadần.

TạivănphòngcủabàPhượng,mộtvịkháchkhôngmờiđộtnhiênxuấthiện.

ĐốilạivớivẻmặtđằngđằngsátkhícủabàPhượng,Phonglạivắtchânngồiungdungnhưthểđâylàvănphòngcủaanhchứkhôngphảicủangườimàbảnthânvôcùngcămghétkia.BàPhượngkhônghiểutạisaođộtnhiênPhonglạitớitìmmình,nhưngbàchắcchắnanhtớikhôngcómụcđíchtốtđẹpgì.SaukhiCườngbịđiềuchuyểnkhỏiWinter,bàPhượngđãlàmầmlênvớiôngchồngmìnhnhưngvẫnkhông thể laychuyểnđượcquyếtđịnhđócủa hội đồng quản trị.Winter là nơi tổ chứcMaster Chef, còn Phong làngườiđãmangcơhộitổchứctớichotậpđoàn,khôngcólýgìlạikhôngthểđưahắnlênghếGiámđốcđiềuhànhcủakháchsạnnàyđược.CuộcthinàytổchứctạiWinter,nókhôngchỉmangđếnlợinhuậnkhổnglồ,màcònmangtớidanhtiếngvàkhẳngđịnh thêmthươnghiệuchotậpđoàn,đươngnhiênngườicócôngnhấttrongtruyệnnàykhôngthểkhôngcóquyềnlợigì.

-Mẹcả,mẹkhôngcầnnhìnconnhưthế,conkhôngphảilàkẻthùđâu–PhongnhếchmiệngcườikhithấytháiđộđầythùđịchcủabàPhượngdànhchomình.

-Ailàmẹcủamày–BàPhượngnghiêmgiọngphảnbác.-Đólàmẹkhôngchịunhận,khôngphảiconkhôngmuốn–Phongnhún

vai – Làm người trong nhà còn dễ nói chuyện, một khi đã coi nhau nhưngườidưngthìkhôngsòngphẳngcũngkhólắm.

-MàyđừngtưởngđẩyđượccontraitaorakhỏiWinterlànắmđượctậpđoànnàytrongtay.Taonóirồi,têntậpđoànlàdotaođặt,vànóchỉthuộcvềcontraitao.

-Conkhôngthíchnóichuyệnvềcôngviệclúcnày.Contớiđểhỏimẹvềmộtngười,hyvọngmẹchoconchútthôngtin–PhongvẫnmangvẻmặtđầythưởngthứcnhìnbàPhượng.

-Taochẳngquenngườinàomàmàycóthểtìmhết.Màycútkhỏiphònglàmviệccủatao,đừngđểtaophảigọibảovệtốngmàyđi.

-Conđãnóingườiđólàaiđâumàmẹvộitừchối.Hơnhainămtrước,cómộtcôgáitớivănphòngnàytìmmẹ,nóirằngmẹlànhântìnhcủabốcôta,cònthằngemquýhóacủaconchínhlàanhtraicùngchakhácmẹcủacôta.Conchỉmuốnhỏixemcôtalàaimàthôi–Phongthảnnhiênnhìnbà.

Bà Phượng đang vươn tay cầm lấy điện thoại định gọi bảo vệ thì độtnhiênsữnglại,máyđiệnthoạituộtkhỏitay,rơixuốngđấtkêu“cạch”mộttiếng.

-Màynóicáigì?BàPhượngtưởngmìnhnghenhầm,bènhỏilại.-Conkhôngnghĩlàmẹbịnặngtaiởtuổinày–Phonglắcđầu, từchối

nhắclại.- Tao không biết mày đang nói chuyện gì, cút ra khỏi đây mau – Bà

Phượngquátlên.-Được,mẹkhôngbiết,vậyconđihỏiCường,chắccậutabiếtchứnhỉ?–

Phongbìnhthảnđứngdậy.-Màyđứnglạiđó.Taocấmmàyđitìmcontraitaonóinhảm.-Làmẹngoancốthôi.Conchỉmuốnhỏithămvềcôgáiđó.-Taokhôngbiếtnó.Nóđếnvukhốngnêntaođãtốngcổnórangoài–

MặtbàPhượngđộtngộtchuyểnsangtrắngbệch.- Vu khống ư? Phong nhếchmiệng cười – Vậymà con nghe nói, mẹ

khôngnhữngkhôngđuổicôtađi,màcònthừanhậntấtcả.Sauđómẹcònnóivớicôtarằngtấtcảmọichuyệnchỉlàdomẹbịara.Cườngthậtravẫnlàconcủaônggià,mẹchỉbịarađểchiếmđoạttàisảnvàcănnhàcủangườiđànôngkia.

-Lànó,chínhconthưkýcủataođãtonhótvớimàyphảikhông?–BàPhượng rít lên giận dữ, gươngmặt xinh đẹp lúc nàyméomóvì cơn giậnnhìnvôcùngđángsợ.

-Mẹquantâmnhiềuđếnthếlàmgì?Chẳngphảicũngtạimẹmớiracơsựnàyhaysao?Chỉvìmẹghenvớicôta,nghingờcôtaléngphéngvớiônggià,nênkhôngnhữngđuổiviệccôta,màthậmchícònchongườitớiđánhghennữa.Nuôichókhôngtốtthìđừngtráchtạisaobịnócắnlại.

BàPhượng imbặt,cốgắngsuynghĩcáchđểđốiphó lạiPhong.Phongkhoanhtaythảnnhiênchờđợi.Mãimộtlúcsau,bàPhượngmớigằngiọnghỏi:

-Màynóirachuyệnnàycómụcđíchgì?-Mụcđíchgìchắcmẹphảirõhơnconchứ?Concầntoànbộsốcổphần

củamẹởHoànMỹ.-Đừnghòng.

-Tốtthôi–Phongnhúnvai–Vậyđểxemphảnứngcủacontraiyêuquýcủamẹthếnàokhibiếtviệcnày.Chắcnócũngbấtngờnhưconthôi,khôngnghĩmẹcảvìtàisảncủangườikhácmàlạilàmrachuyệnnhưthế.

-Mày…Taocấmmày…–BàPhượnggiơtaychỉvàomặtPhong,quátlên.

-Mẹkhôngcó lựachọn thứbađâu.Mẹcómột tuầnđểsuynghĩ,nghĩxongrồithìgọichocon.Nếumẹimlặngkhônggọi,tứclàmẹchọncáchthứhai–TuấnPhongcườinhạt–Khôngởlạilàmbẩnmắtmẹnữa,conđiđây.

Nóirồi,khôngđợibàPhượngnóithêmcâugì,TuấnPhongđứngthẳngdậyđithẳng.

Vánbàigiờmớibắtđầu.

CHƯƠNG58GIỌTNƯỚCTRÀNLY

LâmđứngtầnngầntrướccổngcôngtynhạcKhóaSonmộthồilâu,vẫnrấtđấu tranh tư tưởngkhôngbiếtcónênbướcvàohaycứđứngởđâyđợiTrangrangoài.TừsauhômgặpnhaucuốicùngvàanhđãtátTrangmộtcái,chođếntậnhômnayhaingườivẫnchưagặplại.

CôngtynhạcKhóaSonlànơiđầutiênanhbướcvàotrênconđườngcahátchuyênnghiệp.GiámđốcởđâylàanhhọcủaTrang,thếnênkhiTrangtrở thànhngườiquản lý,sauđó thànhbạngáicủaanh,Lâmnghiễmnhiênđượccoilàtrọngtâmbồidưỡngcủacôngty.Nhữnghợpđồngdiễnvớicát–xêcaongất lần lượtđếnvớianh.Vớichấtgiọngcựcđỉnh,ngoạihìnhcânđối,ưanhìn,gươngmặtđẹphúthồn,vũđạođiêuluyện,Lâmnổitiếngnhưmộthiệntượnglạcủalànggiảitrítrongnước.

Trướckhivụscandalxảyra,LâmchưabaogiờcósuynghĩrằngsẽrờikhỏiKhóaSon,mộtnơiđãchắpcánhướcmơchoanh.AnhthậmchícòncốgắngđểbảnthânyêuthươngTrangthậtsự.AnhkhôngngờTranglạitrởmặtvớimìnhnhanhnhưthế,kháchoàntoànlúccômớisănđuổi,tántỉnhanh.Đúnglàđivớibụtmặcáocàsa,đivớimamặcáogiấy,anhkhôngthựcsựyêuTrangchonênkhôngthểoán tráchcôđãquaylưngvàphũphàngvớimình.

Lâmkhôngmuốn quay lại đây thêmmột lần nào nữa, nếu không phảigiấytờthếchấpnhàvẫnnằmtrongtayTrang.Anhthậmchícònchưađượcxemhếtnhữngvideomàmìnhđãsửdụngsốtiềnthếchấpnhàđấtđểđầutưquayởnướcngoài.Mộtváncờ liềuvàanhđã thuađauđớn.NhưngLâm

khôngchorằngmìnhđãxửsựsaikhimuốnthừanhậnđứacongáibébỏngcủamình.Minhđãnhậpngũ,giađìnhbâygiờchỉcònanhvàĐại,dùkhônggiúpđượcgìchobốmẹvàanhtrai,nhưnganhcũngkhôngmuốnmìnhtrởthànhgánhnặngthêmnữa.Sailầmcủaanh,anhsẽsửachữa.Nhữnggìanhtraivàchịgáianhbỏrahômnayđểgiúpanh,anhsẽghilòngtạcdạ,sẽđềnđáp lại cho họmột ngày trong tương lai. Còn con gái anh nữa, Linh nóiđúng,dùthếnàothìanhvẫnphảisốngđúngtưcáchcủamộtngườichađểcongáimìnhtựhào,hãnhdiệnvềmình.

Lâmđứngdậykhichiếcôtômườisáuchỗcủacôngtychạyrakhỏicổng,chắclàđưamộtnhómnàođóđiquayngoạicảnh.Khianhbướctớicổngvàcấttiếngchào,ngườibảovệchỉtrợnmắtnhìnanh,nhưngcũngkhôngnóigìmàchỉgậtđầurồivẫytaynóianhcứđiqua.

Lâmđilêntầngbamàkhônggặpbấtkỳai.Thườngthìvàobuổisáng,cáccasĩcủacôngtyvẫncònchìmtronggiấc

ngủvìbuổitốiainấycũngđềuđidiễnrấtkhuya.Cònngườinàokhôngcólịchdiễnđêmthìlạibậnbịuvớiviệcquayngoạicảnhhoặccảngàyởlìtrongphòngthuâmđểluyệngiọng.ĐếnđầuhànhlangtầngbaLâmbấtngờđụngphảiTrang.Đi theosaucôcòncómộtanhchàngmặtbấmra sữa,cao to,trắng trẻo, mặc nguyênmột bộ đồmàu trắng, không khác gì phong cáchtrướcđâymàTrangtạodựngchoanh.Thấyanh,Trangcũngcóchútngạcnhiên,nhưngrồitrongmắtcôlạihiệnlênvẻcoithường:

-Anhtớiđâylàmgì?Lâmchưakịpnóithìgãtraiphíasauđãlêntiếngchêmvào:-Chắclàtớilấyđốngđĩanhạctồnứtrongkhothôimàchị.Nhờphúccủa

anhtamàkhohàngcủachúngtathừacảđốngđĩanhạckhôngbiếtlàmgì.-À…–Tranggậtgùnhưhiểura–Đượcthôi,đợichút,tôilàmchoanh

cáigiấyxuấtkho.Đằngnàothìtiềnlàmchúngcũnglàanhtìnhnguyệnbỏra,nónênthuộcvềanh.

Lâmcảm thấynóngcảmặt,haibàn tay siết chặt lại thànhnắm,nhưnganhvẫncốgắngkhôngđểlộsựtứcgiậnrangoài.

-Anhcóchuyệnriêngmuốnnóivớiem.Lâmlạnhlùngnhìncảhai,nhấtlàgãtraiđangdươngdươngtựđắcphía

sauTrang.Hắnthậmchícònnhếchmiệngcườikhinghethấyanhnóinhư

thế.Tranglặngimtrướclờiđềnghịđó,saumộthồilâumớigậtđầuđầymiễn

cưỡng.-Được,anhđitheotôi.Côquaylạinóivớianhchàngphíasau:-Vàophòngluyệnthanhtậptrướcđi.RồiTrangquayngườiđivềphòngnghỉcủamình.Lâmbước theosau,

khôngđểýđếnkhuônmặtđangdàiracủagãtraikia.Trangngồixuốngghế, tự rótchomìnhmột lynước, sauđóngẩngđầu

nhìnLâmngồiởđốidiện.TrongmắtTrangchợtxẹtquamộttiaxótxakhithấydángvẻcủaanhlúcnày,nhưngrồinórấtnhanhmấtđi,nhanhtớinỗiLâmcũngchẳngnhìn ra.Lâmvẫnnhìnbàn làmviệccủacô,vẫnnhưcũ,khôngcógìđổikhácngoàisựxuấthiệncủamộtchiếcgạttàn.AnhđịnhhỏidạonàycôhútthuốcsaothìngheTranglêntiếngtrước.

-Sao?Anhcóchuyệngìthìnóinhanhđi.Tôikhôngcónhiềuthờigianđâu–Trangdửngdưnguốngcạnlynướcvàgiục.

-Ừm,anhmuốnlấylạigiấytờthếchấpnhàanhmàemđanggiữ–Lâmđithẳngvàovấnđềchínhmàhômnayanhtớiđây.

-Giấytờthếchấp?–Trangcaumày.Rồicôkhôngnóigì,chỉchậmrãiđứngdậy,đitớicáikétđểtàiliệuởgóc

phòng,sauđólúihúimởkétra.Cuốicùng,mộttậpchứngtừđặttrongmộttúinhựađượcđặtxuốngtrướcmặtLâm.

-Cảmơnem–Lâmmởtúinhựara,saukhixemxétcẩnthậnmớichậmrãiđónglạivàđứngdậy–Anhvề.

TrênmặtTrangcómột tiamấtmát,côcứđứngchônchântạichỗnhìnLâmquaylưngbướcđi.Rồicuốicùng,khi tayLâmvừađặt lênnắmđấmxoaycủacửa,Trangđộtngộtgọitênanh:

-AnhLâm.Lâmđứngsữnglại,ngạcnhiênkhinhậnravẻthảngthốttrongtiếnggọi

đó.NhưnganhcònchưakịpquayđầulạithìTrangđãnhàotới,ômcứnglấyanhtừphíasau,giữkhôngchoLâmmởcửa.

-Anhquayvềvớiem,mìnhcùnglàmlạiđi.Mọichuyệncũcoinhưchưatừngxảyra.

Lâmnénmộttiếngthởdài.Nóiquaylạilúcnàychẳngphảiquámuộnrồihaysao?-Anhkhôngphảilàconthuyềnđểemđẩyđithìphảiđi,kéovềthìphải

về–Lâmlắcđầu,gỡtayTrangrarồixoayngườilạinhìncô.-Emkhôngcoianh làcon thuyềngìcả.Làemsai,do lúcđóemnóng

giận,nghĩanhkhôngcoitrọngem,emthấyemkhôngbằngmộtđứatrẻconthìrấtgiận.Emchỉ…–Trangtúmlấyáoanhnhưcốýmuốngiữanhlại–Anhđirồiemmớinhậnrathựcraemrấtyêuanh,emrấtcầnanh.Anhthathứchoem,quaylạiđâyvàchúngtabắtđầulạitừđầu.

Lâmcườinhạtnhìncô:-Ngườimớiemcũngđãtìmđượcrồi.Hyvọnganhtathựcsựlàkẻthay

thếhoànhảocủaanh.-Không,anhtacònlâumớibằngđượcanh.Emkhôngthểlàmviệcđược

vớibấtkỳai,vìchỉcólàmviệcvớianhemmớithấythựcsựthoảimáitinhthần.

-Đểanhđi,Trang,anhkhôngcòngìlưuluyếnvớinơinàynữa.Anhsẽsốngcuộcđờicủaanh,cònemtiếptụclàmquảnlýcasĩcủaem,chúngtakhôngthểquayvềnhưngàyxưađâu.

Lâmlắcđầusauđóanhquayngười,địnhbướcrakhỏiphòng,nhưngđộtnhiênlạinghethấygiọngđiệulạnhtanhcủaTrang:

-Anhthựcsựkhônghềyêuem,đúngkhông?Anhvẫncònyêucôta,cáicôNhậtLệấy?Anhmuốnđitìmcôtaà?

LâmkhôngnghĩTrangcóthểđổigiọngnhanhnhưthế.Anhchỉyênlặngđứngtạichỗ,rồilạinhíchchân,kiênquyếtmuốnrờiđi.

-Côtasẽkhôngbaogiờquaylạivớianhđâu.Anhcóbiếttạisaocôtabỏđimàkhôngnóimột lờihaykhông?–Trangcườinhạt,quay lạiphíabànlàmviệc,hờhữngkhoanhtaynhìnanh.

Lâm sững lại, bờ vai hơi rung lên. Rồi anh quay người lại, nhìn vàogươngmặtđầyvẻđắcýcủaTrang,khônghiểutạisaoTranglạicóthểcườicợtnhưthếtronghoàncảnhnày.

-Emnóigì?–Lâmgằntừngchữmột.NhậtLệbâygiờnhưcáivẩyngượccủaanh,chỉcầnngườikhácchạmvào

cũngsẽchọcchoanhgiậndữ.AnhđãnợNhậtLệquánhiều,làmsaocóthể

đểngườikhácchàđạplêndanhdựcủacôđược.-Ngàyanhnóichotôirằngcôtacóthai,anhbănkhoănkhôngbiếtphải

làmgì.Mộtmặttôinóianhcứimlặngmộtthờigian,chờtôinghĩcáchvẹntoàn.Mộtmặttôitựmìnhđigặpcôta,nóivớicôtarằngcôtavàđứaconkiađanglàtảngđángángđườngcủaanh.Tôimuốncôtabiếnđi,đừngđểvìhaimẹconcô tamàsựnghiệpcủaanh tan tành.Tấtnhiêncô tayêuanh,thựcsựrấtyêuanh,nênlựachọncáchrờixaanh.Nhưngtôikhôngngờcôtalạikhôngbỏcáithainhưđãnói,màcònlénlútlẩntránhsauđósinhnóra.Côtathậtđángchết.

-Côcâmmiệnglại–Lâmhétlên,giọnganhrun,cảngườianhcũngrunrun.

Lâmđangcốgắngsiếtchặthaitay,cốgắngấnchânmìnhchôntạichỗđểkhôngphảilaolênbópcổngườiđànbàkia.Thìrachínhcôtamớilànguyênnhândẫntớimọichuyệnnhưngàyhômnay,vàchínhanhđãtiếptaychocôtalàmviệcđó.Vậymàsauđóanhcòncốgắngyêuconngườinàyvànghĩrằngcôtathựcsựrấttốtvớimình.

-Tạisaotôiphảicâm?–Trangnhếchmiệngcười–Anhđãcạntàuráomángnhư thế, tạisao tôikhôngđược tuyệt tìnhvớianh?Khôngcó tôi thìanhnghĩanhsẽtớiđượcđỉnhcaosao.Anhlầmrồi.Giờthìxemđi,khôngcótôianhchỉlàmộtthằnggiẻrách,khôngnghềnghiệp,khôngmộtxudínhtúi,bịngườitaxuađuổi.Tấtcảcũnglàtạicôta,vậymàanhcònnungnấumuốnđitìmcôtasao?

-Tôinóicôcâmmiệng lại–Lâmgiậndữbước lạigầnTrang,đôimắtanhđỏlênvìgiậndữvàxúcđộng.

-Muốnlấytôivềphụcvụbàmẹbệnhtậtcủaanh,lạicònmuốntôiphảinuôiđứaconhoangkiacủaanhnữasao?Anhnghĩxemanhđốixửvớitôinhưthếcóđượckhông?–Tranghétthẳngvàomặtanh.

TayLâmvôthứcđặtlênbàn,lạiquơtrúngchiếcgạttànthuốclá.NgaykhiTrangquay lưngđi, định trở lại ghế củamình thì chợt thấyđầumìnhnặngtrĩu,sauđócôgụcngayxuống,khôngcònbiếtgìnữa.

Cănphònglặngngắt,chỉcótiếngmáyđiềuhòachạyrìrìvàtiếngthởcủaLâm.Anhgiậtmìnhbuôngthứđangcầmtrêntaylàmnórơixuốngnềnnhàvỡchoang,nhữngmảnhvỡbắntungtóe,cóvàimảnhvẫncònvươngmáu

tươi.Lâm giơ hai tay lên, run run nhìn vào, thậm chí đến lúc này anh vẫn

khôngdámtinvàođiềumàmìnhvừalàm.Rồianhcúinhìnngườiđangnằmrũratrênsàn,máutừgáyTrangchảyrathànhvệtdài,thấmđầytrêntócvàloangcảrasàn.Lâmngồiphịchxuống,runrunđộngvàongườiTrang,thấycôkhôngcóphảnứnggìthìmặtanhtáiđi.Lâmlaycôhaicái,sauđóvộivàngrútđiệnthoạira,tayanhrunruntớinỗilàmrơiđiệnthoạiđếnhailần.Anhbấmsốgọi115.

Anhvừarunrunđọcđịachỉchonhânviêntổngđài,vừalolắngcúinhìnTrang vẫn nằm không nhúc nhích trên sàn nhà. Đầu óc anh trống rỗng,khôngcómộtsuynghĩnào,kểcảchạytrốnlúcnày.Anhkhôngbiếtmìnhphảilàmgì,haynênlàmgì,cứthếngồithầnngườira,chođếnkhicóngườimởcửabướcvào.Sauđó,đầuócLâmchỉloángthoángnghethấyaiđóhétlênởphíasau,aiđógọinhau,aiđóxộcvào,vàcuốicùnglàmộttrậnmưanhữngcúđấm,đávàongườianh,kèm theo tiếngchửi rủacủamấyngườiđànông.Lâmkhôngkêurên,cũngkhôngchốngcựgì,toànthânanhkiệtsứctớirãrời,chođếncuốicùngkhicôngantớigiảithoátchoanhkhỏitrậnđònvàđưaanhđi.

CHƯƠNG59QUÁKHỨBỊXỚILÊNNHƯMỘTLUỐNG

RUỘNGCÀYBỪABỘN

-VậyrađâylàlýdokhiếnembỏWintersao?Phong caumàyđưamắt nhìnquanhquán ănnhỏ, chưa từngnghĩ rằng

mộtvầnghàoquangchóilọinhưLinhsẽrờibỏlâuđàilộnglẫyWintermàchấpnhậnmộtnơi lụpxụpđáng thươngthếnày.Điềuđócàng làmPhongthấykỳquặcvàtòmòvềconngườicủacô.

-Cóvấnđềgìsao?Tôithấynóthựcsựrấttốt–Linhkhôngnhìnanh,vẫnluôn tay lậtgiởvỉ thịtbòcuốn lá lốtnướng,một taykhôngngừngquạt lòthanhoaphíadưới.Thịtbòcuốnlálốtnướngvànemnướnglàhaimóncuốnđượcưachuộngnhấttạiquáncủacô.Quánănđôngkháchngaytừngàyđầutiênmởcửa,chođếnhômnayđãcókhông ítngười trở thànhkháchquencủaquán.

Phongnhìnnhữngkháchhàngvuivẻkhôngngừnggọi thêmđồ,nhữngngườiphụcvụthiếuchuyênnghiệpnhưngthừanhiệttình,khôngngừngchạyquachạy lạivàLinhkhôngngừngđổmồhôikhingồibênbếp than, chợtcảmthấymìnhnhưkẻdưthừa.

-VềWinterlàmchoanh.Anhtrảlươngchoemgấpđôitrướcđây.Mặckệbụithanbaylênbámvàoquầnáo,Phongngồisụpxuốngtrước

mặtcô,thấpgiọngnănnỉ.Linhngẩngđầunhìnngườiđànôngnày,tronglòngthắcmắckhônghiểu

tạisaohômnaygãgiámđốcluôntỏralạnhlùngvàkiêungạolạicótháiđộ

lạnhưthế?CôkhôngghétPhong,khôngthấyanhtađángsợnhưlờiCườngnói,nhưngcũngkhôngưagìanhtacả.

Nhìngươngmặtửnghồngvìthannóng,mồhôitúaratrênmặtlàmmấylọntócmaidínhchặtvàomácủaLinh,Phongthấytimmìnhđậploạnlên.Mộtngườitừngtrảitrêntìnhtrườngnhưanhkhôngngờcũngcólúcthếnày.Từkhinào,côgáinàychoanhmộtcảmgiácvôcùngmớimẻ,lạirấtthânquen, làmchoanh thấyhìnhbóngcủamẹ lồng trongcô.Anhmuốnngàyngàyđược thấycôởnơimình làmviệc,muốnthỉnh thoảngđược tớiquấyrầyvàquẩnchâncôtrongbếp.Hìnhảnhcômặcchiếcváytrắngtinhkhôivẫninhằntrongtâmtríanh.

-Ởđây,tôilàbàchủ.Cònvềlàmchoanh,tôichỉlàngườiđilàmthuê.Nếu làanh,anhsẽchọncáinào?–Linhbuồncườivìvẻmặtngây racủaPhong,nhưngvẫncốgắnggiữnghiêmtúc.

-Chỉvìlýdođóthôisao?–Phongngẩnra–ThậmchínếulàmuốnlàmbàchủcủacảWinter,tôicũngcóthểchoem.

Nóixongcâunày,anhlénđưamắtnhìnphảnứngcủaLinh,chỉthấycôkhẽcườilắcđầu,giốngnhưcôđangnghĩchuyệnanhvừanóilàmộtchuyệncựckỳkhôihài.

-Emkhôngtinư?–Phongcảmthấytựáitrướcvẻmặtđócủacô.Anhnóihoàn toànnghiêm túc.Anhcó thể cho cômọi thứ, chỉ cần cô

đồngýtheoanh.-Anh về đi.Nếu có nhu cầu ănmón cuốn thì tới đây, tôimời –Linh

khôngtrảlờicâuhỏicủaanhmàchỉlắcđầunhưmộtsựtừchốingầm.-Vậylàemkhôngđồngý?–Phongthởdài,chínhanhcũngbiếtrấtkhó

đểmuachuộccôgáinày.-Tấtnhiênlàkhôngđồngýrồi–TiếngĐạivanglêntừphíacửa.Linhđưamắtrangoài,Đạiđangloayhoaydựngchiếcxemáycũgọnvào

mộtchỗ.ĐạitớicũngchỉkịpnghethấycâuhỏisaucùngcủaPhong,nhưngnhìndángvẻănmặccủaanhtalàtronglònganhđãthấykhóchịu.ĐãthếanhtalạicònsánlạingồigầnLinh,điềuấycũngđủlàmĐạithấyngứamắtvàmuốntốngcổanhtarakhỏicửahàngrồi.

Linhthấyanhtớithìlolắnghỏi:-Thếnàorồianh?

Đạilắcđầuthởdài,phớtlờsựcómặtcủaPhong,anhngồixuốngcạnhLinh,cầmlấychiếcvỉtừtaycôvàbắtđầucầmlấyquạtnanquạtlấyquạtđể.

Bụithanbốclên,bayngượcvềphíaPhongđangngồilàmanhtakhôngchịuđượcnóngvàbụi,vộivànghokhanmấytiếng,mắttrợntrừngnhìnĐại.LinhphìcườikhithấyĐạilàmvậy,khôngngờngườinhưanhkhighenlênlạigiốngtrẻconđếnthế.

-Suynghĩkỹlờiđềnghịcủatôinhé.Tôivềđây–Phongbựcbộiphủibụithantrênáo,khôngthèmđểýđếnĐạinữamàquaysangnóivớiLinh.

Linhkhông tiễnPhong racửa, chỉđápmộtcâucộc lốc sauđó lạingồixuốngbêncạnhĐại,bắtđầucuốnthịtbò.

-Hắntớitìmemlàmgìthế?–Đạivừanhẹnhàngphephẩycáiquạtnan,vừakhẽhỏi.

-MờiemquaylạiWinterlàm.-Emtừchốià?-Emđãkịptừchốiđâuthìanhđãnhảyvàotừchốithayrồicòngì–Linh

lừmắt.-Anhghéthắn.Nhưngnếuemthíchlàmởđấyhơnthìcứđếnđó.Việcở

đâycũngkhôngcógì,anhvớimấyđứanhânviênlàmcũngđủrồi.- Chưa được.Mấy người nàymới làm, pha nước chấm còn kém lắm.

Mìnhlàmdởcáilàmấtkháchngay.Linhnóivậynhưngvẫnthầmcảmthántronglòng.Mộtphầnnhờcóanh

chủquánđẹptrai,lạikhéotántỉnhnhưĐạinênmấycônữsinhhamănquàvặthầunhưngàynàocũngđóngđôởđây.Chắcchẳngbaolâunữa,trìnhđộtámchuyệncủaĐạicònhơnhẳncácbà,cáccôấychứ!

-ThếchuyệncủaanhLâmthếnào?Bênnhàngườitavẫnkiênquyếtkiệnsao?

Nghecôhỏiđếnchuyệnnày,nétmặtcủaĐạilạitrầmxuống,anhthởdàiđáp:

-Ừ.Vụnàyxemchừngcăngđấy.AnhvừaghéquatrạitạmgiamthămLâm,nógầyvàxanhhẳnđi.

-CònmaylàchịTrangkhôngbịlàmsao,nếukhôngcònmệtnữa.-Luậtsưbảovìngaysaukhigâyán,Lâmgọiđiệnbáocấpcứunêncó

thểsẽđượcgiảmán.Nhưngchắcphảigầnchụcnămđấy.Lạicòntiềnbồi

thườngchobênkianữa,khôngngờhọlạicạntàuráomángnhưthế.Haigiađìnhcũngđãtừngđilại,họcũngbiếtbâygiờnhàanhkhókhăn,khôngngờcònép.

-Haibáckhôngsaochứ?-Mẹanhgiờnhưđèndầutrướcgió,bốanhthìchạyđitìmkhắpanhem,

bạnbècũnhờgiúpđỡ,nhưngcũngchẳngđượcbaonhiêu.Tínhôngngaythẳng,khôngcầucạnhaibaogiờ,nêncóđi cũngchỉ lànhờngười ta chothằngLâmcócuộcsốngthoảimáivàđầyđủmộtchútmàthôi–Đạilắcđầu.

SaukhiLâmgâyrachuyệnlớn,cảgiađìnhĐạiđềunhưngồitrênđốnglửa.LinhphảiđónNhưÝvềchămsóchàngngàykhitớiđâybánhàngthìlạigửibácNgân trônggiúp.Đại cảngàychỉbậnchạy ra cửahàng rồi lạivềnhà,khôngcólúcnàođượcngơinghỉ.Gánhnặngcủacảgiađìnhlúcnàyđètrĩu trênhaivaianh.Giấy tờnhàvừa lấyđượcvề lại tiếp tụcnằmởngânhàng.

-Emnày…–Đạichợtgọi.-Saoanh?–Linhđangcắmcúilàm,ngẩngđầunhìnlên,ngạcnhiênthấy

Đạicũngđangnhìnmình.-Àthôi,làmnhanhđirồiăntrưanữa.Hômnaynắngquáđimất,mớiđầu

hèthôiđấy–Đạilắcđầucười,lạitiếptụcvớicôngviệccủamình.Linhkhôngnóigìnữa,cũngkhông thắcmắc tại saoĐạiđangđịnhnói

điềugìđólạingừnglại.TínhĐạilàthế,côcànggặnghỏithìcàngkhôngravấnđề,nếucầnthìĐạisẽ tựnóivớicô.Bâygiờđầuócanhđangcăngranhưquảbóngbay,côchỉmuốnanhđượcthoảimáinhấtnêncũngkhôngbaogiờvặnvẹoanhchuyệngì.

Đạiquạtluôntay,nướngmấyxiênthịtcuốnvànemliền,mồhôinhanhchóngvãrađầytrêntrán,thỉnhthoảnganhlạilấytayáolauđi.Linhtrộmnhìnvầng tránbóngmồhôi của anh, nướcdađen sạm lại vì phải đi giaohàngnhiều,máitócxơxác,vẻđạomạođườnghoàngcủamộtôngchủlớntrướcđâyđãkhôngcònnữa,côbỗng thấy thươnganh.Phảibắtđầu lại từđầuthếnày,dùĐạichưatừngthanvãnmộtcâunào,nhưngcôbiếtanhđãrấtcốgắng.Ngườinhưanhtrênđờinàythậthiếmcó.

TronglúcLinhvàĐạicònđangmêmảivớicôngviệcnơihàngquán,thìtrongmộtquánbar,Cườngđangdốctừngcốcrượulớnvàomiệng.Từsau

khi rời khỏiWinter và bị điều chuyểnđếnmột nhà hàngkhác, anh bỏ bêcôngviệchẳn.NgoàiviệctớixemmỗikhiMasterCheftổchứcthìchủyếuanhđềuởnhàhoặctớicácquánrượuthếnày.Cườngkhôngbiết,ngoàirượurathìliệucòncógìcóthểgiúpmìnhquênđượcLinhhaykhông?

-AnhCường,anhuốngnhiềulắmrồiđấynhé!Một cô gái mặc váy đỏ ngồi ngay cạnh anh nói một cách không kiên

nhẫn.Ngàynàocôcũngchạytheoanh,vàtấtcảnhữnggìcônhậnđượcchỉlàsựlạnhlùngcủaanh.Dườngnhưởtrongmắtanh,khôngmộtcôgáinàocóthểtồntạisánhngangvớingườikia.Dùcôcóbàyrabaonhiêucách,dùcôcódịudànghaynhườngnhịncỡnào,ngườiđànôngnàyvẫnchỉnhìncônhưmộtngườiquađườngxalạ.

- Anh định thế này đến bao giờ nữa?Mẹ anh buồn lắm đấy, anh biếtkhông?–Hằngkhôngnhịnđượcnữa,giậtcốcrượurakhỏitayanh.

Cườngcườinhạt,vẫytaygọianhchàngbartendermangchomìnhchiếccốckhác,lạitiếptụcrótrượu.

-Anhtỉnhtáolạimộtchút.Côtasẽkhôngbaogiờlấyanhđâu.-Đókhôngphảiviệccô–Cườnglắcđầu,lầnđầutiênanhmởmiệngnói

chuyệnvớiHằngtrongnhiềungàyqua.-Emnóithật–Hằngnắmchặtlấycánhtayanh,laynhẹ–Anhcóbiếtcô

talàaikhông?-Ýcô làcôbiếtvềcôấynhiềuhơn tôiphảikhông?–Cường liếcxéo

Hằng.Cường không biết, mới cách đây vài ngày, Hằng có tới văn phòng bà

Phượngchơi,khôngngờlạinghelénđượcmộtbímậtcựckỳtolớn.Saukhiđắn đo suy nghĩ vài ngày, cô nàng quyết định chạy tới tìm Cường. NếuCườngbiếtđiềunày,có thểanhsẽhồi tâmchuyểnýmàquênconbéđầubếpkiađi,nhưthếcôcũngsẽkhôngphảithựchiệnlờihứanhườngbáncổphầnlạichoPhongnữa.

-Nhưngbímậtnàychỉcóembiếtvàmẹanhbiết.-Vậychắclàmẹtôibàychocô,cônghĩnhưthếthìtôisẽtinsao?-Không,bímậtnàyliênquantớiquákhứcủamẹanh,bàấymuốnche

đậyđikhôngđược,đờinàolạikhơira.CâunóinhỏnhẹnàykhôngkhácgìsétđánhngangtaiCường,độngtác

rótrượucủaanhlậptứcdừnglại.Anhnặngnềđặtchairượuxuốngbàn,đôimắthằnnhữngtiamáu.CâunóinhưmộtcúđánhnặngnềvàoquákhứmàCườngvốnđãmuốnquênđitừrấtlâu.AnhkhôngbiếtđiềuHằngđịnhnóivà chuyệnnày có liênquangì haykhông, nhưng trongđầu anh chợt xuấthiệnmộtýnghĩhãihùngmàngàycảanhcũngmuốngạtngaynóđi.

Nếuđiềuđólàsựthật,nếuLinhthậtsựliênquantớichuyệnnày,thìđiềugìsẽxảyratiếptheođây?

Cườngkhôngbaogiờquênđượccáingàyhômấy,cáchđâyđãhơnmườinăm,khiấyanhchuẩnbịbướcsangtuổimườitám,chuẩnbịbướcvàocánhcổngđạihọc.Đólàmộtbuổisáng,lớpluyệnthiđượcnghỉ,Cườngkhôngcóviệcgìđànhtớicôngtycủamẹchơi.Khôngngờ,anhđãvôtìnhlénngheđượcmột tin tứcđộng trời.Đó làmộtcuộccãivãkhôngđầukhôngcuối,nhưngnhữnggì lọtvào taiCườngcũngđủkhiếnanhhiểu ramọichuyện.Anhkhôngngờmẹanh lại làmộtngườiphụnữ tànnhẫnvàmưumônhưthế,thậmchívìmộtcănnhàmàcóthểlừagạtmộtngườiđànông,thậmchícònlôianhvàochuyệnnày.ĐiềuđócònlàmCườngthấykhótiếpnhậnhơncảviệcbàcónhântìnhởbênngoài.

VìnghelénnênCườngkhôngbiếtngườiđànôngđangtranhcãivớimẹlàai,nhưnganhbiếtôngtalàmộtđầubếp,thậmchícòntừnglàđầubếpcủamột trongnhữngnhàhàngcủagiađình.Ông tavẫn tưởnganh làconcủaôngtanênmớiđến,đềnghịmẹanhchonhậncon,nhưngbàPhượnglạiphũphàngphủnhậntấtcả,rằnganhkhôngphảiconôngta,tấtcảchỉlàdobàbịarađểlấyđượccănnhàtrênphốcổcùngchútíttàisảncònsótlạicủaôngta.Thậmchí, tấtcảtiềnbạcôngtagópvàolàmănvớibàđềubịbàdùngthủđoạnlừalấyhết.Cườngbiết,ngườiđànôngđángthươngđóthậtsựyêumẹmình, thếnênkhisự thật lộra,ôngtacũngkhônghề tứcgiậnmàchỉ thấtvọngravề.Cườngđãkhôngítlầntựđithămdòvềngườiđànôngđó,nhưngchỉbiếtđượcôngtachuyểnđinơikhácvàđãquađời.

Mườinămqua,chưabaogiờCườngquênđượccuộcđốithoạiđó,nógầnnhưlàmộtvếtnhơtrongquákhứmàanhrấtmuốnquênđi.Anhdọnraởriêngsaukhivàođạihọc,ranướcngoàisốngcũngchỉvìkhôngmuốnnhìnthấymặtmẹanh.Dùtronglòngcóyêuthươngmẹmìnhbaonhiêu,nhưnganhkhôngthểthathứđượcchobà,nhấtlàkhianhphảichônchặtđiềuđótự

đáy lòng, không dám hé răng nói với ai, kể cả Linh, người mà anh yêuthươngnhất.Anh sợLinhbiết chuyện rồi sẽkhinhghétmẹanhvà rờixaanh.

Quákhứchợtbịxớilênnhưmộtluốngruộngcàybừabộn!

CHƯƠNG60THƯƠNGTỔNCỦAEMCŨNGLÀNỖIĐAUCỦA

ANH

-Côtalàcongáingườitìnhcủamẹanhđó.Anhnghĩkhibiếttinđó,côtacònởbênanhsao?

CườngnhưkhôngcònnghethấylờicủaHằngnữa,càngkhôngmuốnbắtbẻ thựchư trong lời nói của cô ta.Quákhứvàhiện tại nhưmột bộ tranhghéphìnhrờirạc,nhưngcuốicùngnóvẫnkhớplạivớinhaumộtcáchmạchlạckhông thể tưởng tượngnổi.Làduyênhaynghiệt?AnhvàLinh,nhữngđứatrẻcủasốphậncuốicùnglạitớivớinhau.Quákhứbịcheđậycuốicùngcũngđã tróc ra thành từngmảngnhamnhở, nhưnhữngvết thương chặngchịttrongtâmhồnmỗingười,anhvàcô.

EmcóbiếtchuyệnnàykhôngLinh?Hayđómới là lýdođểemrờixaanh?Nếutấtcảlàsựthật,chúngtaliệucóthểbỏquaquákhứmàquaylạivớinhau,quênđihếtthảyvàtớimộtnơithậtxahaykhông?Anhphảilàmgìđểlàmemquênđiđượcnỗihậnthùmàemvẫnđauđáutronglòngkia?Anhphảilàmgìđểemđượcsốngvuihơn,khôngphảilolắngvềquákhứnữa?Anhphảilàmgìđểgiúpemgánhhếtnỗiđaunày?

Cường cười nhưng nướcmắt lại tràn ra trênmặt.Anh ngửamặt cười,cười lên sằngsặckhiếnchoHằngvàanhchàngbartenderkinhhãi,khôngbiếtanhbịlàmsaonữa.Nhưngrồihọthấyanhgụcđầuxuốngtay,vàkhócnấclên.Hằngmuốnlàmgìđóđểanủianh,nhưnglạikhôngbiếtlàmgìkhithấyvẻyếuđuốicủangườiđànôngmàcôvẫnluônrấtyêu.

~oOo~

Linhnhìnđồnghồ,rồilạinhìnrangoàicửamộtcáchsốtruột.Tronglòngcôcàngcảmthấykhóchịuhơnkhimàngườihẹnđãtớimuộngầnbamươiphút,cũngkhônghề thôngbáo rằngsẽ tớimuộn.Việcởcửahàngcònbềbộn,Đạivừaphảiloviệcởnhà,vừaphảiloviệcởquán,còncôthìphảingồiđâychờmộtngườimàthựcsựcôkhôngbiếtsẽcóchuyệngìđểnói.

CuốicùngthìHuyềncũngtới,sắcmặtnhợtnhạtnhưngườiốmlâungàymớidậy.Thấycô,Huyềnchỉgậtđầucườikhẽ,cũngkhôngnóimộtcâuxinlỗivìđãđểcôphảiđợitớilúcnày.

-Emrấtvội,nênchúngtanóinhanhthôinhé!Chịcầngặpemcóchuyệngìvậy?–Linhvàongayvấnđềsaukhingườiphụcvụđểthêmmộtlynướcxuốngbàn.

-Chuyệnnàyđángrakhôngliênquangìtớiem,nhưngchịvẫnmuốngặpemtrướckhigặpanhĐạivànóichuyệnvớigiađìnhanhấy.Nếuchịnóivớihọtrước,cóthểmọichuyệnsẽkhôngđượcgiảiquyếtêmđẹplắm.

Linhngạcnhiên,khôngbiếtHuyềnrốtcuộcmuốnnóitớichuyệngì?Huyềnlụctúixáchramộttờgiấyvàđưađếntrướcmặtcô,nóitiếp:-Sởdĩchịtớimuộnlàvìcáinày.Chịsợnóimiệngemsẽkhôngtinnên

mớimangnótới.Emxemđi.Linhcầmlấy tờgiấy,vừađọcmấydòng thông tin trêncùngcôđãgiật

mình.Đếnkhiđọctớinhữngdòngchứngnhậnởphíadướithìmặtcôđãtáinhợt, dường như thở cũng không nổi. Tờ giấy báo kết quả khám thai củaHuyền.Cáithaiđượcbatháng,sứckhỏetốt.Chỉđọctớiđâylàcôđãhiểumụcđíchcủacuộcgặpgỡnàyrồi.CáithaiấychắcchắnliênquantớiĐại.Còncôđộtnhiêntrởthànhngườithứba.

-Chịrấtxinlỗiem,cóthểđiềunàysẽlàmemtổnthương.Nhưngchịrấtmuốnsinhđứanhỏnàyra,càngkhôngmuốnnókhôngcócha.Emcũngcómộtđứacháu,nókhôngcómẹ,lạibịbốnótừchối,chắcchắnemcũngrấtđaulòng,emkhôngnhẫntâmnhìnconchịrồisaunàycũngsẽnhưthế,đúngkhông?–Huyềnthathiếtnhìncô.

Linhlặngim.Cúsốclàmcônínbặt,cổhọngnhưcứnglại,mộtlờicũngkhôngnóirađược.

Trách ai đây?Cô bước vào cuộc đờiĐại chưa lâu bằng cái thai trong

bụngHuyền,cônghiễmnhiêntrởthànhkẻdưthừachứkhôngphảiHuyền.Tráchsốphậntrêungươisao?Côvốnlàkẻkhôngđượcsốphậnưuáitừlâulắmrồi.

-Nếuchịcướianhấy,cácanhchịlàmtrongtòaánvàvănphòngluậtsẽgiúpđỡchoanhLâmđượclĩnhbảnánnhẹnhất.ChịkhôngmuốnanhĐạiphảilựachọngiữaemvàhaimẹconchị,khôngmuốnépanhấyphảichọnlựagiữatìnhcảmgiađìnhvàtìnhyêuvớiem.Nếunóivềyêu,chịcũngyêuanhấynhiềukhôngkémgìem,thếnênchịcóthểmangtớichoanhấymộtgiađìnhthựcsựđược,chịcũngsẽyêuthươngvàchămsócchoNhưÝnhưchínhconđẻcủachị.Thếnênchịgặpemhômnaymuốnemtácthànhchoanhấy,chocảđứabétrongbụngchịnữa.Chịbiếtđiềunàyrấtkhó,nhưngchịcầuxinemđấy,đượckhông?

LinhnhìnvàođôimắtkhẩnkhoảncủaHuyền,côcóthểtừchốisao?NhưÝlàmộtđứatrẻđángthương,côcóthểnhẫntâmnhìnmộtđứatrẻkhácrơivàohoàncảnhđángthươngnhưthếsao?

-Đượcrồi,emđãhiểuýchị–Linhgậtđầu,cốtỏracứngrắn.Sauđócôlạingẩngđầu,nhìnthẳngvàomắtHuyền,hỏimộtcâu:-Nhưngchịcóthấychuyệnnàycôngbằngvớiemkhông?NgheLinhhỏicâuđó,mặtHuyềnhơiđỏlên,chỉcúiđầukhôngnóigì.

LinhkhôngđợinghecâutrảlờimàđưatờgiấylạichoHuyền,sauđócầmtúixáchđứngdậy.Côvừađiđượcmấybước,lạingheHuyềnrụtrègọilại.

-Cóchuyệnnày…Linhquay đầu, khôngngồi lại chỗ cũmà chỉ lẳng lặngđứngđợi nghe

Huyềnnóitiếp.-Cuộcgặpgỡngàyhômnay,emcoinhưkhôngcónhé!Chịkhôngmuốn

anhĐạinghĩchịnhiềuchuyện.Linhcườinhạt, lạiquay lưngđi rangoài.Huyềnnhìn theobướccôđi,

cảmthấyhơisợhãikhinhớlạiđôimắttrongveomàlạnhlùngcủaLinhkhinãy.Nhưngvìhạnhphúccủachínhmình,vìđứacontrongbụng,côkhôngcònlựachọnnàokháccả.

Linhrờikhỏiquáncàphê,côkhôngquaylạicửahàngngaymàngồitrênmộtghếđábênbờhồGươm,lẳnglặngnhìndòngnướclăntăntrênmặthồ.

Trờiđãchuyểnhẳn sang thời tiếtmùahè.Ánhnắngchiều lấp lánhsoi

trênmặthồ,dukháchtảnbộliêntụcbấmmáyđểcốlưugiữlạivẻđẹpcủahồlúcnày.Cơngiómátmơnmantrêndathịt,nhưngLinhchỉcảmthấylạnhlẽo.Nhữngđauthươngcốđènéntronglòng,lúcnàycôkhôngcònkìmgiữđượcnữa,côkhócnấclên.Tiếngkhóclàmvàingườiđingangquaphảiquaylạinhìnđầyáingại.Họchỉ thấymộtcôgái trẻ,mái tócxõa tung,đôimắtnhòe nhoẹtmột quầngnước, haimôi cắn chặt vào nhau, nướcmắt cứ thếkhôngngừngtuônratướiđẫmhaigòmáxinhđẹp.

Linhkhôngmuốnmangtâmtrạngnặngnềnàytrởvềquán,nênsaukhingồiởđókhôngbiếtbaonhiêulâu,đếnkhitrờixẩmtối,cômớilặnglẽđứngdậy,nhắnchoĐạimộtcái tinrằngcômệtnênnhànghỉ trước,sauđómớichầmchậmravề.Đạilolắnggọilại,nhưngchỉnhậnđượcnhữngtiếngtútdài.Côkhôngbắtmáy.

KhiLinhvềtớisânkhuchungcưthìtrờiđãtốihẳn.Cảngườicôrãrời,mỏimệt,haichâncăngra,côcũngkhôngnhớmìnhđãđibộquabaonhiêuconphốđểvềđếnđâynữa.Đầuóccôngậptrànnhữngtranhđấu,vàcôphảiđibộđểlàmnguộichúnglại.Chuyệnđãđếnnướcnày,cũngkhôngcòncócách giải quyết nào tốt hơn nữa.Cô vàĐại thậm chí còn chưa ràng buộcnhaucáigì,côlàmsaocóthểgiữchânanhđây?Nếucôkhôngrờiratrước,chỉsợanhsẽcàngbịkhóxửthêmmàthôi.

Tìnhyêulàthếđấy.Ngườitacóthểyêunhaukhôngdứtrađược,nhưngcũngsẵnsànghysinhchongườikia,sẵnsàngvứtbỏmọithứđểtácthànhchođốiphươngđượctrọnvẹn.

Linhvừathấtthểubướcvàosânchungcưthìchợtnghemộttiếnggọiđầymệtmỏitừphíasau.Vừanghecôđãnhậnratiếngcủangườinày,làCường.

Từlầncuốicùnggặpanhtớinaycũngđãhơnmột tháng,vậymàLinhcảmthấynhưđãlâulắm,vìnhìnanhthayđổiquánhiều.Cườngmặcmộtbộđồsơminhàunhĩ,tóctaituatủa,râuriacũngkhôngchịucạosạch,nhìnanhnhưmớiđi ra từmộtkhuổchuộtchứkhôngphảimộtgiámđốcnhàhàngsangtrọng.

Cườngđứngphíasau,ánhmắtnhìncônửađauđớn,nửalạiđầyưuphiền.Nhưngcôcònlòngdạnàothươngxótchoanhnữa,trongkhichínhcôcũngđangphảithươngxótchochínhmình.

BướcchânCườngđitớinhanhhơn,anhnhưchạylạigầncôrồibấtngờ

ômchầmlấycô,miệnglảmnhảmnhưngườisay:-Anhbiếthết rồi.Quayvềvớianhđi.Thương tổncủaemcũng lànỗi

đau trong lònganh,hãyđểanhgánhhếtcho.Anhsẽđưaemđi, chúng taquaylạiMỹ,quaylạinơimàchúngtađãtừngrấthạnhphúc.Quênđimọiquákhứemnhé!

Những câu nói của Cường lại khiến nỗi lòng cô cuồn cuộn như sóngngầm.Linh túmchặt áo anh, cốkhôngchomìnhkhóc thành tiếng,nhưngnướcmắtcứthếmộtlầnnữalạiàoạttuônra,ướtđầmcảvaiáoCường.

Haiconngườibịbuộclạivớinhaubởinhữnglỡlàngvàdốitrácủaquákhứ.Haiconngười,haitâmsự,họởcạnhnhaunhưanủichonhau.Hơiấmcủaanh,bờvai anh làmcôcảm thấynhẹnhõmđinhiều. Ítnhất thì cô sẽkhôngbịcảthếgiớinàyquaylưng,vìcòncóanhởđây,dangtayômlấycôkhicôđaukhổnhất.

Đạikhôngngờmìnhlolắngcảmộtbuổichiều,trờivừatốilàvộivàngbỏcảcửahàngchomấynhânviên,chạyvềđâyđểxemtìnhhìnhLinhthếnào,cuốicùnglạichứngkiếnđượccảnhhaingườiđứngômnhauởngayđầulốiđi lênkhuchungcư.Timanhnhư thắt lại.Haingườikhôngnóigì,họcứđứng ôm nhau như thếmột lúc. Cuối cùng, sau khi Cường đưa Linh vàothangmáyđểlênnhàrồi,Đạimớidámthởsâumộthơi.

Nhữngvếtthươngtrongquákhứlạitrởmìnhnhứcnhối.Trướcđây,anhđãtừngchứngkiếnmốitìnhđầucủamìnhômmộtngười

contraikhác.Lúcđóanhđãghenlồnglộnlên,cònxôngvàođánhnhauvớigã trai kia.Cuối cùng anh thắng, tình cảm của anh và nàng cũng theo đóchấmdứttheo.Cònlúcnày,đãgầnmườinămquađi,anhkhôngcònlàcậusinhviênháothắng,thíchhơnthuanhưngàyđónữa,nỗiđaucảmnhậncàngthấmthíahơn.Côlàngườianhđangyêu,anhcoicônhưmốitìnhcuốicủađờimình,thiếtthamuốnhợppháphóamốiquanhệcủahaingười,thìcôlạitátchoanhmộtcáiđaunhưthế.Côởbênanhchỉvìthươnghạianhhaysao?Côchorằnganhsẽgụcngãvìnhữngthấtbạitrongsựnghiệphaysao?

NếuLinhchỉnghĩđượcđếnthếthìcólẽđãuổngcônganhyêucôrồi.Đạithấynựccườithaychochínhmình.Yêuhaingườicongáivàođúng

haithờiđiểmbắtđầusựnghiệp,vàcuốicùngcảhaiđềurờibỏanh,đểtìmmộtchỗdựatốthơnchocuộcđời.Họlàmvậykhôngsai,cólẽtìnhyêuvốn

khôngđủđểnuôidưỡngmộtmốiquanhệbềnvững.NếuLinhtheoanh,côsẽphảichịurấtnhiềuthiệtthòivàkhổcực,phảichămsócchomẹanh,phảichămchocảNhưÝ.Dùanhcóchocôtìnhyêunhiềuđếnđâu,cuốicùnganhvẫnkhôngthểgánhhếtchocôđượcnhữngthiệtthòiđó.

Buôngtayhaykhông?Đạithầmnghĩ.Anhngẩngđầunhìn,thấyđènởcănhộcủacôbậtsáng,anhquaygóttrở

lạiquánăn.Dùkhôngcócô,conđườngnàyanhsẽvẫnphảibước.

CHƯƠNG61CONĐƯỜNGRẼNGANG

Tốihômấy,Đạikhônggọithêmcuộcnàonữamàchỉnhắnmộttin,dặncônghỉngơichotốt,ngàymaianhsẽtớithăm.

Linhcũngkhôngmonglàanhsẽtớitốinay,cănbảncôkhôngbiếtphảiđốimặtvớianhthếnào,khôngbiếtphảimởlờirasaovàbắtđầutừđâuđểkếtthúcmốitìnhtráingangcủahaingười.Cườngnóimuốnhaingườiquaylạivớinhau,nhưngcôkhôngtrảlờianh.NếucôquaylạivớianhthìcũngchỉđểtìmmộtchỗdựavàtìmmộtcáicớđểquênđiĐại,khôngthểởcạnhNhưÝ,côcàngkhócnhiều,đếnsángrathìmắtcôđãsưnghúplên.

ThậtmaycảngàyhômsauĐạicũngkhôngtớiquánlàmviệc.Linhbiết,hômnay sóng gió sẽ tới với gia đình anh càng nhiều hơn.Cô không biếtđượcýcủaĐạithếnào,nhưngcóthểbiếtđượctháiđộcủaôngPhương,bàNguyệtvớichuyệnnày.Còngìvuihơnnếuhọcóngaymộtđứacondâuvàthêmmộtđứacháunội,nhấtlàkhingườiĐạisẽlấylạilàngườihọrấtưngý.

Đếntối,ĐạibếNhưÝtớinhàcô.Linhđãổnđịnhlạitâmtrạng,thậmchícòntỏranhưkhôngbiếtchuyện

gì,cômuốnnghexemanhsẽnóigìvớimìnhrồimớinóirõýđịnhcủabảnthân.NhưngĐạikhôngnóigì cả.Suốtbuổi tối, anhvàNhưÝcùngngồichơi,xemtivitronglúccôdọndẹp.TháiđộcủaĐạihơigượnggạodùanhđãcốlàmchomìnhtựnhiênnhất.Linhđủtinhtếđểnhậnrasựthayđổiđó,nhưngcôvẫnlặngimchờanhnóiramọichuyện.Nếuanhthựcsựtintưởngcôthìdùlựachọnthếnàoanhcũngsẽnóivớicô.

ĐếntậnkhibéNhưÝđãngủ,cuốicùngchỉcònlạiĐạivàLinhngồixem

tiviởphòngkhách,đếnlúcnày,Đạimớinhẹcầmlấytaycôhỏi:-Emcóhốihậnkhiquyếtđịnhởbênanhkhông?DùđãchuẩnbịtinhthầnchocuộcnóichuyệnnàynhưngLinhvẫnthấy

bấtngờvớicâuhỏimởđầunhưthế.Côlúngtúng,cúiđầukhôngbiếtnóithếnàochođúng.

Hốihận?Tấtnhiên làcôkhônghốihận.Nhưngnếucô trả lờinhư thế,chuyệntìnhnàyliệucóthểchấmdứtđượchaykhông?HoặcnếuĐạiđãcólựachọncủamình,vàlựachọnđókhôngphảilàcô,thìliệucâutrảlờithànhthậtcóníunổibướcchânanh?Linhkhôngdámchắcnêncàngkhôngdámquảquyếttrảlời.

SựimlặngcủacôlạikhiếnchoĐạicómộtsuydiễnkhác.Anhnghĩcôđanglưỡnglự,đangđấutranh,lựachọngiữaanhvàCường.Anhcảmthấychuacháttronglòng,nhưngvẫnmộtmựcimlặng,chờđợicôlêntiếng.Nếucôhốihậnvớilựachọnnày,thìdùchoanhcóyêucôbaonhiêu,anhvẫnsẽđẩycô rờixamình.Yêu làmuốnngườimìnhyêuhạnhphúcvà tìmhạnhphúccủamìnhtrongchínhhạnhphúccủangườiyêu.Anhmuốncôthậtsựđượchạnhphúcchứkhôngphảilựachọnởbênanhchỉvìthươnghạianh.

-Saotựnhiênanhlạihỏiemnhưthế?Anhhốihậnsao?-Emcholàanhhốihận?–Đạicườinhìncô,đôimắtanhtựanhưmột

đứatrẻhồnnhiênkhôngtínhtoán.Nhưngnụcườicủaanhlạirấtbuồn.Đâylàcáchrútluicủaanhsao?Cầngìphảiđivòngvèonhưthế?Linh

thầm cay đắng. Chẳng lẽ anh muốn cô phải là người nói ra lời chia taytrước?Chẳng lẽ đến lúc này anh còn cho rằng anh không có lỗi gì trongchuyệnnàysao?

Thực tình, Linh cũng không biết rằng cho đến giờ Đại vẫn hoàn toànkhôngbiếtchuyệnHuyềnđãcóthai.Sángnay,khiĐạivừachuẩnbịđếncửahàngnhưthườnglệthìchịNămgiúpviệcnóirằngmẹanhhơithởrấtyếu.Cảnhàvộivànggọicấpcứuđưabàvàobệnhviện,vàanhởlỳtrongđótớitậntốimớivềnhà.Nghĩđếncảnhmàmìnhchứngkiếntừtốiqua,Đạikhôngchomìnhcóthêmphútnghỉngơinào,lạibếNhưÝđếnđâytìmcôđểnóichuyệncho rõ ràng.Trongđầuanhnghĩ rằng,vớihoàncảnhcủa anhbâygiờ,côhoàntoàncólýdođểrờibỏanh.

Cảhaiđềukhôngbiết rằng,vớinhữngsuydiễnâmthầmtrongđầu lúcnàyđãđẩymìnhvàomộttươnglaivôcùngbếtắcvàtuyệtvọng.

-Thựcraemkhôngcầnnói,anhcũngcóthểhiểu.Saoemlạigượngépmìnhnhưthế?Lựachọnởbêncạnhanhchỉlàmkhổthêmchoem–Đạivẫnđiềmđạmnói,bàntayanhđangnắmlấytaycôđãbuôngra–Emkhôngcầnphảithươnghạianh,quayvềvớinóđi.

Linhkhôngtinđượcrằngthayvìnóisựthậtvớicôvànhậntấtcảphầnlỗivềmình,Đại lại lựachọnđẩy lýdochomộtcuộc–chia– tay–sắp–diễn–ra–sangcô.AnhlạichorằngcôcòncóthểquayvềbênCườnghaysao?

Ừ,nếuanhđãnghĩthế,vậythìcôcũngchoanhtoạinguyện.Linhnghĩnhưthếtrongđầu,thầmquyếttâmvớibảnthân,sauđóquay

sangnhìnanh,giọngcôcũnglạnhđimộtphần:-Bênanhcónhiềucôgáithíchhợphơnem…-Ừ…–Đạikhông tỏ rangạcnhiênkhinghe thấygiọngđiệunửaoán

trách,nửagiậndỗicủacô.AnhkhôngchấpnhậnđượckhithấycôlénlútômCườngthìcôcũngvậy

thôi,cólẽcôkhôngchấpnhậnnổitráitimđatìnhcủaanh.-Anhbiết,ởbênnó,emsẽkhôngphảilotranhgiànhtìnhcảmvớiaihết.

Emcàngkhôngphảilochotươnglainósẽphảnbộiem.Nócóthểchoemcuộc sốngđầyđủvà sung sướng, cònanh thì không.Anhbiết, emđã lựachọnđúng–Đạicườivuốttóccôvàdứtkhoátđứngdậy–Cửahàngchúngtacùngnhaumở,nếuemthíchthìanhnhườnglạinóchoem.Cònnếuembuông,coinhưanhvaytiềnem,lúcnàolàmănkháhơnanhsẽtrảlại.Nếuchúngtachấmdứt,anhthựcsựkhôngmuốngặplạiem.Nhưthếcànglàmanhvàemkhóxửthêm.

-Anhgiữnóđi,emsẽquaylạiMỹ.-Được.Đêmnayanhbận,emchămsócNhưÝdùmanh.Ngàymaianh

sẽđếnđónconbé.Linhgậtđầu,lặnglẽquayvàotrong,cốđểanhkhôngnhìnthấyđôimắt

đãphủmộttầngnướcmờmịtcủamình.Đếnkhinghethấytiếngcửakhéplạirồi,cômớikhócnấclênthànhtiếng.Tiếngkhócnhưvỡòatrongcănnhàyêntĩnh,côrunrẩylêntừnghồi,giốngnhưaiđóđangcầmdaorạchngang

dọctrongtâmhồnvốnđãđầysẹocủacô.Anh đi sao? Anh cứ thếmà đi sao? Đến giải thíchmột câu anh cũng

khôngnói?Đếnthúnhậnmộtcâuanhcũngkhôngnói.Anhcứthếmàquaylưngđi,cứthếđổlỗichocô,nhưthểtrongchuyệnnàycômớilàngườisai.

Linh cố giấu trong tim nỗi niềm củamình, cũng nhưĐại lặng lẽ gặmnhấmnỗiauaucủaanh.Đôikhichínhnhữngđiềubímật tạonênsốphận.Haiconngườiyêunhau,chỉbởicốgắngchegiấuđinhữngbímậtnhỏnhoimàkhiếnchocuộcđờirẽngangsanghaihướng.

~oOo~

Batuầnsau,Lâmbịkếtánsáunămtù.Ngaysauđó,ĐạitổchứclễcướivớiHuyền,mộtđámcướivộivã.

Hai ngày trước khi lễ cưới được tổ chức, Linh tới thăm và chào bàNguyệtlầncuốitrướckhiranướcngoài.BàNguyệtởnhàchịTâm,ngườicongáicảcủabà.Ngôinhàcũvìcầnsửasanglạitrướckhitổchứclễcướinêncảnhàđưabàtớiđâyđểdưỡngbệnh.Bàtỉnhtáo,nhưngvẫnnhưtrước,khôngnóinănghayđộngđậygì.Contraiútnhậpngũxanhà,contrailớnphásản,bàthoithópsốnggiữanỗiniềmxótxachằngchịt.CúsốcdoLâmgâyracuốicùngđãquậtngãbà,bàgầnnhưkhôngcòngượngnổinữa.Nằmviệnsuốtnửatháng,đãkhôngítlầnbácsĩlắcđầubótay,nhưngýchímuốnđượcnhìnthấyđứacontraithânyêulầncuốinhưmộttiasánglelói,yếuớtnhưngkhôngbaogiờtắt.RồikhiĐạinóivớibàrằnganhsẽlấyHuyền,sẽchobàmộtđứacháunộinữa,bànhưđượchồi sinh.Bàdần tỉnh táohơn,khỏehơnkhiếnmọingườirấtvuimừng.

KhiLinhtớichơi,chịTâmvìvộiđisắmđồcướinênbảocôởlạichơivớibàlâuhơn.Linhđồngý,sauđócònthaycảcôgiúpviệccủanhàchịTâmtắmchobà.BàNguyệtnhìnvẻmặtcốtỏradửngdưngcủacô,khônghiểusao trong lòng lạidâng lênmộtnỗiniềmtiếcnuối.Bà tiếccôcondâuhụtnày!KhiĐạidẫncôvềnhàvàgiới thiệu rằngcô làbạngáicủamình,bàNguyệtđãmừngthaychoconmìnhtìmđượcngườinhưý.RồiđếnkhiĐạiquyếtđịnhcướiHuyền,nóitấtcảsựthậtvớibàvềcáithaikia,bàvốnnêntỏravuimừng,nhưngkhithấyvẻmặtlúcnàocũngbuồnbã,uámcủacon,bàbiếtđâylàmộtquyếtđịnhmiễncưỡng.Đứacontraiươngbướngnhất,luôn

tựlàmtheoýmìnhcủabàcuốicùngcũngphảilàmmộtviệcmànókhôngmongmuốn.

-Cólẽđâylàlầncuốicùngconđượcgộiđầuchobác?–Linhvừangồiphíasautràngkỉ,vừanhẹnhàngdộinướclênmáitócdàiđãbạcquánửacủabà.

-ConvừathấychịTâmchuẩnbịchobácmộtbộáodàiđẹplắm,bácmặcchắcrấtvừa–Côlạinhẹnhàngnóitiếp.

-ThựcraconkhônggiậnanhLâmmộtchútnào,conbiếtanhấycũngcónỗikhổriêngcủamình.Bâygiờanhấybịnhưvậy,bácphảicốkhỏemạnhlên,chờngàyanhấytrởvềbácnhé!ChịHuyềnnóirằnggiađìnhchịấysẽhếtsứcgiúpđỡđểanhLâmđượchưởngbảnánnhẹnhất.Bácđừnglolắnggìcả.

BàNguyệtngạcnhiên,chuyệnHuyềncóthaithìcóthểcôđãbiết,nhưngchuyệngiađìnhHuyềncóđủkhảnăngđểcanthiệpvàochuyệncủaĐạithìchỉcóôngPhương,Đạivàbàbiết,tạisaoLinhcũngbiết?

-LúcđầukhichịHuyền tới tìmconvànói rằngchịấycó thaivớianhĐại,conđãrấtgiậnanhấy.Nghĩlạicólẽtấtcảlàdosốphậnsắpđặthết.Nếunhưconvàanhấykếthôn,sauđóchịHuyềnmớitìmtới,nhưthếcònbikịchhơn,đúngkhôngbác?Nhưngconcólàmgìsaiđâu,tạisaoanhấylạichorằngvìconthaylòngđổidạrồiđẩyconđi?–Linhkhócòalên,bàntayđangđềuđặnvuốtmái tóccủabàNguyệtcũng theođó lạcnhịp–Tạisaoanhấykhôngchoconchútkiêuhãnhcuốicùng,đểconcóthểngẩngcaođầumàđi.Saoanhấylạiđổlỗichoconcơchứ?

BàNguyệtcuốicùngcũnghiểura.Nhưngbàkhôngthểnóichocôbiếtrằngcon traibà rờibỏcôkhôngphảivìcái thai trongbụngHuyền,màvìĐạicũngđangthựcsựhiểulầmcô.Cáiđêmtrướckhibàđiviện,Đạicótớiphòngbà.Anhvừanắnchântaychomẹ,vừanóichuyệnvớibà.Khianhkểchobànghechuyệnanhđãnhìn thấyLinhômCườngkhóc,cảngườianhcũngrunlêndữdội.Bàbiếtcontraimìnhđangkìmnéncơnxúcđộngmãnhliệtnhấtmànótừngphảitrảiquatrongđời.LúcđầubàcũnggiậnLinhkhiđối xử với con trai bà như thế.Nhưng lúc này, chỉ còn lại sự đau xót tộtcùng.Sốphậnthựcsựtrêungươicònngườitađếnnhưthếsao?Cảhaihiểulầmnhaumàkhôngaibiết,ngườibiếtduynhất làbà thì lạikhôngthểnói

choaihay.LinhkhôngbiếtnhữnggìbàNguyệtđangnghĩ.Tronglòngcôlúcnàychỉ

cósựbẽbàngvàđaukhổ.Chẳngcòngìcóthểcứuvãnnổichuyệnnàynữa.Hai ngày nữa Đại sẽ cưới Huyền. Còn cô cũng đã nhận lời cầu hôn củaCường, vào chính cái ngày cô biết tin về đám cưới này.Cô vàCường sẽquay lạiMỹ, sẽxa rờihoàn toàn thànhphố toànnhữngchuyện tráingangnày.Linh chưa bao giờ tự hỏimình làm vậy có đúng hay không?Cô chỉmuốnchạytrốnvàtrảthù.CôlấyCườngchínhlàđểtrảthùĐại,vàcôđiMỹcũngchínhlàđangchạytrốnanh.

Từđầu,haingườiđãchỉlànhữngkẻvôduyên.

CHƯƠNG62ĐỊANGỤCSAUHÔNNHÂN

Huyềnchưabaogiờnghĩmìnhsẽbướcvàomộtcuộchônnhânnhưthế.Với cô, nó tù túng, bí bách nhưđịa ngục, nhưng lại khônggiốngnhưđịangụctoàntiếngrênlamàngườitavẫnnói.

Ngaytừđêmđầutiênsaukhilễcướikếtthúc,Đạilấylýdocôcầnnghỉngơidưỡngsứcchocáithainênanhnhườnglạiphòngchocô,cònmìnhthìsangphòngNhưÝngủcùngconbé.Haituầnliền,haivợchồngkhônggầngũinhaumộtđêmnào.NgàynàoanhcũngbếNhưÝđitừrấtsớm,tớicửahàngvàởlì tạiđótới tậnđêmkhuyamớivề.Anhkhôngchoaichămsócconbé,trừthờigianbanngàykhibàNgântrôngconbégiúpanh.CảngôinhàrộngvàlạnhlẽochỉcóôngPhươngvàbàNguyệtlủithủisuốtngày,mỗilầnđilàmvềHuyềnlạicàngthấyngôibiệtthựấykhôngkhácgìtùngục.Côkhôngcònniềmnởvớibốmẹchồngmàtrởnêncáugắtlầmlìhơn.Khôngdámcáugiậnvớibốmẹchồng,ngườiduynhấtcôcóthểtrútgiậnlênlàchịNămgiúpviệc,làmbữasángmuộnmộtchútcôcũngmắng,thậmchíkhôngkịp làquầnáochocôđi làmcôcũngmắng.Giậnchồngnhưngkhông thểlàmgìnêncôchỉcóthểtrútcơnbựctứcsangchịngườilàmkhốnkhổấy.NếukhôngphảichịTâmmấylầnkhuyênnhủ,cólẽchịNămđãbỏvềquêrồi.

Huyềnmangthaiđếntuầnthứmườisáuthìbịsẩydotrượtchânngãởbậcthềm.

Saumộttuầnởbệnhviệnchămsócchovợ,Đạilạicàngđisớmvềkhuya,cóhômanhcònkhôngvềnhà.Huyềncàngchánnản,cànghaynổigiậnvô

cớhơn.ÔngPhươngvốnlàngườinóngtính,lạicoitrọngbềbậc,giagiáo,nhưngcondâumớisẩythainênôngcũngngậmbồhònlàmngọtchoêmcửaêmnhà.

Rồimộtngày, khiôngPhươngvềquê ăngiỗ, sựmâu thuẫncuối cùngcũngbùngnổ.

HômấyTâmđịnhtranhthủlúcchồngvàconđidulịch,sangchămsócbàNguyệt,vừatớicổngđãnghetiếngHuyềnrítlên:

-Trời ơi,mẹmuốn đi đại tiện cũng phải gọi côNămchứ?Gọi khôngđượcthìmẹbấmchuôngnày,conđãchuẩnbịsẵnthếrồicơmà,nókêuthìchịấysẽchạytới.Nhàcửalúcnàocũngkhaithốinồngnặcthếnày,aimàchịuđược.Suốtngàyphảingửicáimùinày,conkhôngmuốnsẩythaicũngkhôngđược.

Tâmthựcsựgiậndữ.CôđãmấylầnnghecôNămnóichuyệnHuyềnhaymắngmỏbàNguyệt,nhưngkhôngngheđược tận tai, lạinghĩmìnhđi lấychồngrồithìcũngchỉlàngườingoàinênchưatiệngópý.Khôngngờhômnay,vừatớicổngthìcôđãnghethấynhữnglờinhiếcmắngthậmtệdànhchomẹmìnhnhưthế,côxộcvàonhà.CảnhtượngbàyratrướcmắtlàmTâmgầnnhưmuốnnổiđiênvớicôemdâuxấc láocủamình.BàNguyệtđangnằmtrêntrườngkỉ,cảngườibấtđộng,nướcmắtlăndài,muốnnóigìnhưnglạikhông thểnói ra.CôNăm lúihúi lauchùibãinướcđái tanhhôidướinềnnhà,bêncạnhcònmộtchiếcchậu,bêntrongcóbộquầnáovừamớithaycủabàNguyệt.

-Mợ có cái kiểu ăn nói vô học đó từ bao giờ thế hả? –Tâmnhìnmẹmình,tronglòngcảmthấyxótxa,sauđóquaysangquátHuyềnlúcnàyđangngồiởghếsalon–Chuyệnmợsẩy thai làdoai?Khôngphải làdomợcốchấp thích đi giầy cao gót sao, tôi thậm chí đã khuyên nhưngmợ khôngnghe,giờmợtráchai?

-Tôicónóigìsaisao?Đãbảođóngbỉmchomẹđi,thaygiặtcũngdễthìkhôngaichịunghe.Cảngàythếnàyaimàhầunổi–Huyềnbậtlạingaytứcthì.

-Màyđừngcóláo–ChịTâmđiêntiếtchỉtayvềphíacôemdâu–Trờithìnóng,màythửđóngbỉmcảngàyxemmàycóchịunổikhông?Taokhôngngờmàylạilàkẻvôhọc,mấtdạynhưthế!

-Chịnóiaimấtdạy?–Huyềnbậtdậy,tiếnlạigầnTâm,tháiđộnhưcóthểsẵnsàngxôngtớicấuxéđốiphươngbấtcứlúcnào.

-Cóchuyệngìthế?Đúnglúcnày,cótiếngquátcủaĐạitừcửavọngvào.Tiếngquátvangvà

lạnhlẽokhiếnchoHuyềnđanggiậnđiênlêncũngphảirùngmìnhmộtcái.CôkhôngngờĐạilạivềthìnhlìnhvàođúnglúcnày.Nhìnvàoánhmắtlạnhlẽocủaanhđangnhìnmìnhchằmchằm,Huyềnlạicảmthấylolắng,khôngbiếtanhđãngheđượcnhữnggìrồi.

-Đây,cậuvềmàxemvợcậuănnóihỗnláonhưthếnàovớimẹđi.ThấychịTâmđãkhôngchịudừnglạicònthêmdầuvàolửa,cơngiậnvừa

đượcnénxuốnglạibùnglêntrongHuyền:-Sao,thấytôiốmyếu,vừasẩythainênchịcậynhàmẹđẻđịnhbắtnạttôi

chứgì?Đãthế,mẹchị,chịđimàhầu.-Côkhôngđượcláo–Đạivừangheđếnđây,lậptứcgiậndữvungtaytát

Huyền.“Chát”. Cái tát đanh và kêu thật vang trong ngôi nhà yên ắng. Huyền

sữngsờ.ChịTâmsữngsờ.CôNămđanglaunềnnhàcũngsữnglại,khôngnghĩrằngcậuchủluônhiềnlành, tươicười lạicó lúcđángsợnhưthế.BàNguyệtnằmtrêntrườngkỉ,khóckhôngthànhtiếng,chỉliêntụclắcđầu.

Huyềnđưataybưngmá,cáitátrátrạtlàmcônóngcảmặt,trongmiệngcòncóvịmằnmặncủamáu.CôkhôngdámtinlàĐạilạidámvungtaytátmìnhnhư thế?Ngườiđànôngcô tônsùngnhưthần tượng,ngườiđànônglàmcôyêuđiêndại,ngườiđànônglàmcôbấtchấpmọithủđoạnđểgiànhlấychomình,khôngngờlúcnàylạivungtaytátcônhưthế.Mộtcáitátlàrạnnứthếtthảy,đỗvỡhếtthảy.

-Anh…anhdámđánhtôi?–Huyềnnghetaiùđi,mắthoalên,cảmgiácnóngráttrênmặtvẫncònứlại,mãikhôngtiêutan.

-Tôicảnhcáocô,khôngđượchỗnláovớimẹvàchị.-Anhđánhtôi,saoanhkhôngxétlạimìnhđi?–Huyềnhétlên,nướcmắt

lăndài,mọiuấtức trong suốt thờigian sauhônnhânđược thểbùngnổ–Anhcócoitôilàvợanhkhông?Anhcócoitôilàngườinhànàykhông?Conanhanhcònkhôngdámđểtôichămsóc,anhcoitôilàcáigì?Tôibiết,anhlấytôichỉvìcáithaitrongbụngtôi,giờcáithaikhôngcòn,nêntrongmắt

anhtôikhôngcònchútgiátrịnàochứgì?Anhdámđánhtôi,anhsẽhốihận.NóirồiHuyềnchạyxộcrakhỏicửa.Đạinghethấytiếngxemáy,nhưng

anhcũngkhôngđuổitheo.Nếuhômnayanhkhôngnhớraphảivềđưamẹđikhámđịnhkỳ,cólẽanhđãkhôngbiếtnhữngngàyquangườithâncủamìnhđãphảisốngvớivợmìnhnhưthếnào?AnhnhìnchịTâmvẫnđangsữngsờrồicúixuống,bếbàNguyệt lên,đưabàvềphòng.Đặtmẹnằmngayngắnxuốnggiường,Đạiđưataylaunướcmắtchobà,khẽnói:

-Mẹ,conxinlỗi.Tấtcảlàlỗitạicon,đãđểmẹphảichịuthiệtthòi.BàNguyệtmuốnnóinhưngkhôngthểnói,thếnênnướcmắtcàngchảyra

nhiềuhơn.Tâmcũngđãđivàophòng,thấyemtrainhưthếthìchỉvỗvỗnhẹlênvaiĐạinói:

-Đểchịnóichuyệnvớimẹ,cậucứrangoàiđi,mauxemmợấyđiđâu?Đạilắcđầuvớichịgáimình.Sauđóanhđứngdậy,nóivớiTâm:-Chịchuẩnbịchomẹđi,emđưamẹđiviệnkiểmtrađịnhkỳ.Rồianhbướcrangoài.BàNguyệtnhìntheocáibóngcôđơncủacontrai,

timbànhưthắtlại,nướcmắtcàngchảyranhiều,nhưngbàkhôngsaolauđiđược.

Tốihômấy,Đạisangnhàbốmẹvợ,HuyềnkhôngxuốnggặpnênchỉcómìnhôngHọctiếpanh.Saukhixin lỗibốvợvìđãnổinóngđánhHuyền,anhcònnóithêm:

-Khôngphảivìcôấysẩythaimànhàconcóýcoithường.Conđánhvợvìcôấyhỗnláovớimẹ,vớichịTâm.Cònviệccôấysẩythai,coinhưnhàconkhôngcóphúc,conkhôngvìthếmàruồngbỏcôấy.Nhưngcôấycòncótháiđộhỗnhàovớibấtkỳaitronggiađìnhcon,thìthôi,concũngđànhtrảlạicôấychobốmẹ.

ÔngHọcthởdài,mặcdùôngrấtkhônghàilòngvớitháiđộđánhvợcủaĐạikhiHuyềnmớitrởvềnhàvớimásưngđỏ,nhưngđếnlúcnày,khingheconrểdãibày,ônglạitựtráchvợchồngmìnhđãquánuôngchiềucongáinhiềuhơn,lạicàngthấyquýcậuconrểhiểuchuyệnnày.TháiđộcủaHuyềnhômnayđãngầmnóivớivợ chồngông rằng, cuộchônnhâncủa congáimìnhtừnaysẽđổbể.

HônnhâncủaĐạisauđóthựcsựđivàobếtắc.Huyềnchủđộngđòilyhôn,Đại cũng không phản đối hay níu kéo gì.Một cuộc hôn nhân chóng

vánhcứnhưthếcũngkếtthúcchóngvánhtheo.BathángsaukhiĐạivàHuyềnlyhôn,bàNguyệtđộtngộtquađời.BàNguyệtđi khôngnhắmmắt, có lẽvì khôngđượcnhìn thấymặthai

đứacontrailầncuối.Đạivừavuốtmắtchomẹvừasụpxuốngmàkhóc.Mấtmẹlàmấttấtcả,chưabaogiờanhcảmthấytuyệtvọnghơnthế.Cảthếgiớiquanhanhnhưhoàntoànsụpđổtheohơithởhắtracuốicùngcủamẹ…

CHƯƠNG63MỘTCUỘCHÔNNHÂNKHÁC

NếunhưđámcướicủaĐạiđượctổchứctươngđốigọnnhẹ,đơngiảnthìđámcướicủaCườngvàLinhlạivôcùngđìnhđámvànổitiếng.SựkếthợpgiữangườithừakếtậpđoànHoànMỹvàMasterCheftrẻnhấttronglịchsửtrởthànhtâmđiểmcủabáogiớisuốtthờigiandài.ĐámcướiđượctiếnhànhởngaytạikháchsạnWintervớisốlượngkháchdùkhôngnhiềunhưnghoàntoàn lànhữngngườicómặtmũi tronggiớikinhdoanhcũngnhưcácquanchứclớntrongthànhphố.Linhkhônghềquantâmtớinhữngđiềuđó,haynóiđúnghơn,cảlễcướinày,côkhôngquantâmtớimộtđiềugì.CôđểchoCườngsắpxếpvàlựachọntấtcả,từváycưới,nhẫncưới,tiệccướitớiđịađiểmđi tuần trăngmật.Côchẳnghàohứnggì, chỉ làkhôngmuốnCườngthấtvọngnênmớikhôngtỏraquáhờhữngmàthôi.

Cuộchônnhânnàycôkhôngmongmuốn,nhưngcũngkhôngbàixíchnó.Côbiết, rồiđâycôsẽquênĐại, sẽđềnđápsựyêuchiềucủaCườngbằngcách học làm một người vợ tốt. Cô sẽ lại học cách chấp nhận anh, yêuthươnganh.Mặcdùlúcnàycôkhôngthểquênđimốitìnhtuyệtvọngkia,nhưngbiếtđâu,thờigiansẽthayđổiđượctấtcả.

Tuầntrăngmậtcủahaingườikéodàitớinửatháng.CườngchọnhẳnmộttourdulịchĐịaTrungHải,đóthựcsựlàmộtthờigiankhôngtệcủacô.Côđược men theo bờ Địa Trung Hải, đi qua nhiều nước trên một chiếc duthuyềnhạngsang,hàngngàyđượcnếmquarấtnhiềumónănthúvị,đượcnằmsưởinắngởbểbơitrênkhoanghạngnhất.Cólầncôcònthamgiacuộcthitrổtàinấubếpnhonhỏđượctổchứcngaytrênchínhcontàu,cuốicùng

giànhđượchaisuấtvédulịchbằngtàungầmdướiđáybiển.Đôikhi,Cườngcònđưacôlặnxuốngbiển,tậntaysờvàonhữngdảisanhôsống,chỉchocôthấysựsốngphongphútronglòngbiểnkhơi.

ĐôikhiLinhcảmthấy,chấpnhậnởbêncạnhmộtngườimìnhkhôngyêuđôikhicũngkhôngphảichuyệnkhôngtốt.CômớibiếttinHuyềnđãsẩythaiquaThủy.SaukhicôchiatayvớiĐạivàrờikhỏiquánăn,Thủylạitớiđólàm.VềcuộcthiMasterChef,Thủychínhthứcphảidừngchânởvòngthiđốiđầu.Khigặpnhauở trườngquay,chínhThủyđãnóichocônghe tìnhhìnhcủavợchồngĐại.Côthấylolắngchoanh,lolắngchoNhưÝ,nhưngmọichuyệncũngchỉdừnglạiởđó.Côkhôngmuốnthayđổiquyếtđịnhmộtlần nào nữa, cuộc đời này cô đã mắc nợ tình cảm với quá nhiều ngườirồi.Cườngđốixửvớicôrấttốt,thậmchíanhcònkhôngchobàPhượngtớinhà,sợbàsẽlàmtổnthươngtớicô.

NhưngLinhkhôngbiếtrằng,CườngkhôngchobàPhượngtới thămvợchồnganh,chỉvìsợLinhsẽpháthiệnrasựthậtcủaquákhứmàanhđãgiấunhẹmđi. Sau khi nhận raLinh chưa hề biết những chuyện trong quá khứgiữabốcôvàmẹanh,Cườngvừacảmthấynhẹnhõmtronglòng,vừanơmnớplosợ.Nếucôbiếtđượcchuyệnnày,chỉsợđósẽlàđảkíchlớnnhấtđốivớicô.Anhchỉtựnhủlòngmình,sẽdùngcảcuộcđờinàycủaanhđểyêucô,cũnglàđểchuộclạinhữnglỗilầmmàmẹanhđãgâyra,sẽdùngtìnhyêucủamìnhđểxóađinhữngvếtthươnglòngcủacô.Anhbiết,Linhchọnởbênanhkhôngphảivìcôyêuanh,màvìcômuốnchạytrốnlòngmình,muốntìmmộtnơiđểdựavào,muốntìmmộtcáicớđểquênđingườiđànôngtrướcđó.Anhbiếtvàchấpnhận,chấpnhậnlấychântìnhcủamìnhđểbùđắpnhữngthươngtổntronglòngcô.Linhlàngườitrongnóngngoàilạnh,chỉcầnanhthànhthậtđốixửvớicô,côsẽsớmbịmềmlòng,sẽlạitoàntâmtoànýyêuanh.

ĐúnglàLinhđãđịnhsẽtoàntâmtoànýtheoCường,nhưngmọisựthậtrồicólúccũngsẽphơibày,nhưmộtcáibánh,dùbócbaonhiêulớplá,cuốicùngcũngsẽđểlộraphầnchânthậtnhất…

Sauđámcưới,LinhmuốncùngCườngđiMỹngay,nhưngcuốicùngvẫnbịkẹtlạidocuộcthiMasterChefchưakếtthúc.QuánquâncủagiảinămnaychínhlàAn.Linhkhôngbấtngờvềđiềuđó.Đólàđiềumàtấtcảcácgiám

khảođềucôngnhận.MasterChefkết thúc,Linh thởphào,điềucuốicùnggiữ chân cô ở lại Việt Nam cũng không còn nữa, cô và Cướng sẽ nhanhchóngrờikhỏiHàNội,rờikhỏiđấtnướcthânyêu,quaylạinơimàhaingườiđãtừngcónhữngthángngàyvôcùngvuivẻvàhạnhphúc.

NgàybàNguyệtmất,Linhcũng tớidựđám tang.Nhìnbóngdánggầyguộcvàhốchác củaĐại,cô thấy timnhói lên từngcơn.Dùcóđượcyêuthươngbaonhiêu thì tronglòngcôvẫnkhôngthểgạtbỏđihìnhbóngcủangườiđànôngnàyđược.Kíứcvềnhững thángngàybênnhaungắnngủinhưngđầyvuivẻ,hạnhphúcùavềkhiếncônhưngãquỵxuống.Cômuốnnhàotớibênanh,muốnômlấyanh,muốnvỗvềanhđểanhđượckhócmộtcáchthoảimáinhất,nhưnglýtrígắnggượngcuốicùngđãngăncôlại.Giờđâycôlàngườiđãcóchồng,hơnnữachồngcôlạiđốixửvôcùngtốtvớicô,côlàmsaocóthểlàmđiềucólỗivớianhđược.NhìnvàođôimắtlạnhlùngđếnvôcảmcủaĐạilúcanhnhìncô,côbiếtmìnhchẳngcònlàgìvớianhnữa.Suốtquãngthờigiancôởlễtang,anhkhôngnhìncôthêmmộtlầnnào,cũngchẳngnóivớicômộtcâugì,luônchỉlẳnglặngđứngbênbànthờcủamẹ.Minhcũngđãvềtớinhà,chỉcóLâmlàkhôngcómặt.ÔngPhươngngồichếtlặngmộtchỗ,dườngnhưôngchẳngcònchútsứcnàođểnóinăngnữa.Đôimắtôngmờđục,nhìnhaiđứacháuchơiđùabênchân,ôngcũngchẳngthểcười.

LinhtheoxeôtôđưabàNguyệtratậnnghĩatrangsauđómớilẳnglặngra về.Đi bộ ra tới cổng nghĩa trang, cô xuýt ngồi sụp xuống vì bụng độtnhiênlêncơnđauâmỉ,nếukhôngphảicómộtbàntayvươnrađỡlấycô.

-Đểtôiđưaemvề.Linhngẩngđầu, trongánhnằnghègaygắt,côchỉ thấymộtgươngmặt

cươngnghị,đôimắtthườngrấtlạnhlẽonhưnglúcnàylạinhìncômộtcáchấmáp.CôkhônghiểutạisaoPhonglạicómặtởđây,đangđịnhlêntiếnghỏithìđãngheanhgiảithích:

-Tôiđếnthắphươngchomẹ.Giọnganhhoanglạnh,uámkhiếnLinhnhậnralúcnàytâmtrạnganhta

cũng không được tốt. Phong đỡ cô ngồi vào xe, chỉnh nhiệt độ điều hòa,quaysangnhìnsắcmặttáinhợtcủacôhỏi:

-Emgầyđiđấy.Thằngchồngemkhôngbiếtcáchchămsócvợsao?

-Nếuanhtốtbụngnhưthế,làmơnhãyđưatôivềnhà.Cònkhôngthìchotôixuống,tôitựđiđược–Linhcaumàylạiđểkìmhãmtiếngrêndocơnđaugâyra.

-Được rồi,để tôiđưaem tớibệnhviện,nhìnemsắpngất tớinơiấy–Phongkhôngnhịnđượclắcđầuđầyaioán.

ĐámcướicủaCườngvàLinhkhôngchỉtạoramộtđảkíchlớnchoHằng,màngaycảchínhanh,ngườiluônnghĩsẽkhôngbaogiờbịdaođộngbởibấtcứđiềugì,cũngcảmthấyvôcùngkhóchịutronglòng.Phongkhônglígiảiđượctạisao,nhưngcứnghĩtớiviệcLinhđilấychồnglàtronglònglạicócảmgiácmấtmátvàtiếcnuối,giốngnhưvừađểtuộtkhỏitaymộtthứgìđóvôcùngquýgiá,ngaycảtiềnbạcanhcótrongtaycũngkhônggiúpanhlấylạiđược.NhìnLinhngồirunrẩynhưmộtconmèonhỏ,cólẽvìcơnđaubấtchợtnàođó,lònganhnhưcólửađốt.Phongláixevớitốcđộnhanhnhấttớithẳngbệnhviện,sauđómặckệsựphảnđốicủaLinh,anhbếthẳngcôvàotìmbácsĩ.

-Chúcmừnganh,vợanhđãcóthaiđượcsáutuầnrồi–Côytámỉmcườivớianhthậttươikhibướcratừtrongphòngkhám.

-Cóthai?Phonglẩmbẩmhỏilại,ngẩnrakhôngbiếtnêncườihaynênmếulúcnày.

Nếuđứabélàconanh,cóthểanhsẽgiốngnhưnhữngôngbốtrẻkhác,sẽnhảycẫnglên,thậmchílaocảvàophòngkhám,ômlấyvợvàtunghô,hòhétrằng:“Tôisắpđượclàmcha”.Nhưngđứabénàyđâuthuộcvềanhvàcôgáinàycũngkhôngphảicủaanh.

-Nhưngcáithaihơiyếu,hômnaylạibịđộngthainêncầnphảihếtsứccẩnthận.Tốtnhấtanhnênđểvợnghỉngơi,ănuốngđầyđủchấtdinhdưỡng,đặcbiệtkhôngđượcgầngũi,quanhệtrongthờigiannày–Bàbácsĩnghiêmmặtdặndòkhitiễncảhairavề.

Linhđỏmặtkhinghebàbácsĩnóimấytiếngsaucùng,cònPhongthìtỏranhưkhôngcógì.Tronglònganhchỉmuốnnổigiận,muốnđi tìmthằngemtraiđểtínhsổvìcómỗicôvợcũngkhôngchămsócchuđáonổi.

-Hômnaycámơnanh.Linhbướcxuốngxe, quay sang cười nói vớiPhong, địnhmời anhvào

nhànhưngnghĩCườngcũngđangởnhànênlạikhôngdám.

-Nhớlờibácsĩdặnđó.-Ừm…Linhgậtđầu,đangđịnhquayvàomởcổngthìthấyCườngđira.Ởtrong

nhàCườngđãthấyxecủaPhongtới.ĐangđịnhhỏiLinhtạisaolạiđivớihắnthìPhongđãcướplời:

-Thôi,emvàonhàđi,tôicóchuyệnmuốnnóivớinó–Phonggiục,cóvẻnhưkhôngngầnngạiđốiđầuvớiCường.

-Thậttốt, tôicũngcóchuyệnmuốnnóivớianh–CườngvươntaykéoLinhlạigầnmình,sauđóđẩycôvàotrongcổng.

CườnggậtđầuvớiLinhthêmmộtcáikhicôquaylạinhìnhaingườiđầylolắng,ýnhưbảocôhãycứyêntâm,anhsẽbiếtchừngmực.

Linhđivàonhàrồi,Cườngmới lạiquayranhìnvẻmặtđầytháchthứccủaPhong.GầnđâytrongtậpđoànrộlênkhôngítthôngtinnóirằngPhonggần đây như đã nắm chắc quyền kiểm soát tập đoàn trong tay. Mặc dùCườngkhôngđểýlắmtớiviệctranhquyềnđoạtlợi,nhưnganhlạicảmthấykhóchịukhinghĩrằngcơngơicủagiađìnhsẽnằmtrongtayngườianhcùngchakhácmẹnày.Cườnghoàntoànkhôngbiếtrằng,vìđểgiấugiếmnhữngchuyệnmìnhgâyratrongquákhứ,bàPhượngđãphảicắnrăngthỏahiệpvớiPhong,bánchohắnmộtnửasốcổphầncủamình,đồngthờikèmtheomộtphiếu ủng hộ cho hắn lên vị trí Tổng Giám Đốc điều hành. Nếu như bàPhượngbiếtđượccontraikhôngnhữngđãbiếtchuyệntừmườinămtrước,hơnnữacònbiếtvôcùngtườngtận,khôngbiếtbàtasẽcócảmnghĩgì?

-Tôi cảnhcáo anhkhôngnên tiếp cậnLinh cơmà–Cường lạnh lùngnhìnPhong,lúcnàyđangungdungchâmthuốchút.

-Hừ…–Phongnhếchmiệngcười–Khôngchămsócđượcvợthìtốtnhấthãycâmmiệnglại.Hômnaynếukhôngcótao,thìvợmày,thậmchílàconmàyđãgặpnguyhiểmrồi.

-Anhnóicáigì?–Cườnggiậtmình,trừngmắthỏilại–AnhnóiLinhcóthai?

-Đáng tiếcđúng lànhư thế–Phongnhúnvai–Taokhôngphảingườithích làmphúc, nhưng tao rất có hứng thú với vợmày, vì thế tao khuyênchânthànhmàymộtcâu,cóthìtốtnhấthãygiữchochặtvào,nếukhôngcólúcnàođóbuôngtayra,taosẽkhôngngầnngạimàcướplấyđâu.

-Đừngcómơ,côấylàcủatôi–Cườngquátlên.ChứngkiếnCườngđỏmặt lêncãinhưmộtđứa trẻcon,Phong lại thấy

buồncười.Trongtrínhớcủaanh,đứaemtrainàyngoàivẻlạnhlùngrathìchưatừngtrưngmộtvẻmặtnàokháccả,khôngngờlúcnàylạicódángvẻđángyêunhưthế.Có lẽvẫncònđangsốcvới tinLinhcó thainênCườngchẳngcòntâmtrínàomàđôicovớiPhongnữa.

-Ha ha, được, chẳng ai thèm tranh giành vớimàyđâu.Thôi, tao cũngchẳngmongnhậnđượcmộtlờicảmơntừmày,taochỉmuốndặnmàymấylờimàbácsĩđãdặntao.Đểvợmàynghỉngơi thậtnhiều,ănuốngđầyđủdinh dưỡng, không được lo nghĩ, và… gì ấy nghỉ? À, cấm được gần gũitrongthờigiannày.

Phongcườiphá lên, sauđó láixeđi thẳng.Chiếcxevừachuyểnbánh,Cườngđãđóngcổnglại,chạybiếnvàotrongnhà.Chỉmộtphútsau,từtrongnhàtruyềnratiếnghétvôcùngsungsướng:“A,tôisắpđượclàmcharồi.Vợmuônnăm!”.

CHƯƠNG64TUYỆTTHỰCTRONGTÙ

NếukhôngphảiLinhnóirằngsaukhisangMỹsẽchuẩnbịtấtcả,cólẽCườngđãkhuânhếtnhữngđồđạcởcửahàngbánđồdànhchotrẻsơsinhvềnhà.KhôngthểmiêutảnổisựvuimừngcủaanhkhibiếttinLinhmangthai,vàcólẽtrênđờinàycũngkhôngcóngườichồngnàochuđáohơnanhnữa.Anhkhôngchocôlàmbấtcứviệcgì,từđichợ,nấucơm,giặtđồtớilaunhà,rửabátmàthuêmộtbàgiúpviệcvềlàmthaycô.Thậmchíanhbắtcônằmtrêngiườngcảngày,nếukhôngphảisauđóLinhđãphảnđốivàanhđànhnhượngbộvìkhôngmuốncônổigiận,ảnhhưởngtớiđứabétrongbụng.

Nhữngngàynày,bấtchấpsựphảnđốimãnhliệttừbàPhượng,CườngđãgầnnhưhoàntấtmọithủtụcsangMỹ,cũngnhưbàngiaohồsơgiấytờcủacôngtychotậpđoàn.BàPhượngmặcdùvẫncònrấtđịnhkiếnvớicôcondâu,tuynhiêntừsaukhibiếtLinhđãcóthai,bàbiếtbàkhôngthểcanthiệpđượcgìnữarồi.ThậmchímẹmìnhmàCườngcũngkhôngcần,tronglònganhgiờđâychỉcóhaimẹconLinh.BàPhượngbiết,nếuđểCườngđi thìmọihyvọngnắmtậpđoàntrongtaycủabàcoinhưmấtsạch,mặcdùkhôngcamlòngnhưngbàlạikhôngbiếtlàmthếnào.Mộtnửasốtàisảncủamìnhphảingậmngùigiao lại choPhongđểđổi lấymột sự im lặngkhôngchắcchắn,vậymàcuốicùngbàPhượngvẫnmấtđiđứacontraimàbàmấtbaonhiêucôngsứcđểdưỡngdục.BàPhượngcảmthấyvôcùngcayđắng,nhưnglạikhôngdámcăngthẳngvớicontrai.Bàchỉsợrằng,nếunhưCườngbiếtđượcbàđãtừnglàmnhữnggìtrongquákhứ,chỉsợCườngsẽcămhậnbà,nhấtlàkhicôgáimàcontraibàlấylạichínhlàcongáicủangườiđànông

đó.Làsốphậntrêungườihaylàhậuquảmàbàphảigánhchịuchoquákhứ

sailầmđây?ĐếnkhiLinhnhậnđượcmột cuộcgọi từMinh thì côkhông thểởyên

trongnhàđượcnữa.SauđámtangbàNguyệt,Minhcũnghếtthờigiannghỉphépvà phải trở về đơnvị, nói với cô rằngLâmđã tuyệt thựcở trong tùđượcnămngàyrồi,kềtừsaukhibiếttinmẹanhquađời.HiệntạiLâmđangnằm ở phòng cấp cứu tại khu khám bệnh của trại giam.Minh rất lo lắngnhưngkhôngthểxinnghỉthêmđượcnữanênmớigọiđiệnchocô,mongcôhãyđikhuyêngiảiLâmmộtchút.CảôngPhương,chịTâmvàĐạiđãlênđógặpanhnhưngLâmkiênquyếtkhônggặpai,chỉmộtmựckhóc lóc trongphònggiamcủamìnhvànhấtđịnhkhôngănuốnggì.Đếnngàyhômqua,Lâmđãhoàntoànkiệtsứcnênđượcđưavàotrạmxá.

Linh làngườimộtkhiđãquyếtđịnh thìkhôngai thayđổiđược,vì thếCườngcũngchỉđànhbiếtláixeđưacôlêntậnkhutrạigiamởBắcGiangđểthămLâm.ChặngđườngkháxanênCườngvừađivừanghỉ,sợcôbịmệt.Thậmchíkhi tớinhữngđoạnđườnggồghềanhcòncố tìnhđi thật chậm,trongkhiLinhthìrấtsốtruột,nhưngcũngkhôngđànhlòngmắngmỏhànhđộngquámứccẩnthậncủaCường.Côvừabực, lạivừabuồncười,khôngnghĩrằngCườnglạicólúccẩntrọngquámứcnhưthế.

Cuốicùngthìcũngtớinơi,vìLâmkhôngcóaichămsócnênsaumộthồinóikhó,LinhvàCườngcũngđượcchovàothăm.

KhiLinhvàophòngbệnh,cănphòngcótớimấycáigiườngnhưngchỉcómộtmìnhLâmđangnằmbẹpdímộtgóc.Cảhai tay,hai chânanhbị tróichặt vào giường, người y tá dẫn hai vợ chồng cô vào giải thích rằng nếukhôngtrói lại,Lâmsẽgiậtđứtdâytruyềnnướcra, thậmchí tựgâyhại tớitínhmạngcủamình.Lâmgầyrộc,datáixanh,mặtmũiđầyvếtbầmdập,vẻđẹptrướcđâyhoàntoànkhôngcònnữa,thayvàođólàdángvẻtiềutụy,hốchácđếnthảmthương.Khihaingườibướcvào,Lâmđangnằmquaymặtnhìnbứctườngtrắngtinh,khôngbiếtđangnghĩgì.LúccôvàCườngbướcvào,Lâmquaymặtranhìn.

Thấycô,Lâmthoángngạcnhiên.Hômquakhianhđượcđưađếnđây,bốvàanhtraianhcóvàothămnhưngkhiđóLâmđangdùngthuốcanthầnnên

khôngtỉnhlại,khôngngờrằngngườilênthămanhtiếptheolạilàLinh.Côđicùngmộtngườimàanhkhôngbiếtlàai,nhưngthấyngườiđóđứnggầncônhưthếthìanhcũngcóthểđoánđượcphầnnào.

Lâmkhôngnghĩ chỉ trong thời gianngắnngủi, vừamới nhậnđược tinĐại và Linh yêu nhau, thì ngay sau đó không lâu lại nghi tin Đại cướiHuyền,côcondâumàbốmẹanhđãchọn.Giờ tậnmắt thấyLinhđicùngmộtngườiđànôngkhác,lạinhìnthấynhẫntrênngóntayápútcủacô,anhbiếtcólẽcôcũngđãêmấmrồi.Tronglònganhcóhơitiếcnuốichoanhtraimình,nhưngsốphậnđãanbàihếtthảy,ngườikhôngthuộcvềnhauthìdùcócốgắngbaonhiêuđinữacũngvậymàthôi.AnhvàTranglàmộtvídụrõnhất.Yêunhaurồicuốicùngtrởmặttớitậnnướcnày.

KhiLinhchưavàođâythìLâmđangbầnthầnnhớtớimẹ.Anhkhôngcònnướcmắtmàkhóc,màdùcócòn thìcũngkhôngcònđủsứcđểnhỏ thêmmột giọt nướcmắt nào nữa.Nămngày tuyệt thực, nămngàyvứt bỏ hoàntoànýchísốnglàmanhhoàntoànkiệtquệ,cảvềsứclựcvàtinhthần.Mẹđimàkhôngnhắmmắt, anhbiết là tại anh.Mẹđimà anh cũngkhôngđượcnhìn thấymặtbà lầncuối,khôngđượcthắpchobàmộtnénhương,khôngđượcđưabàvềnơiannghỉ.ChịTâmnóirằng,lúcbàmất,đôimắtbàvẫnnhìnchằmchằmvàokhungảnhgiađìnhphóngtotreotrêntường.Khôngaihiểunỗikhổcủaanhtrongnhữngngàyqua,đếnnỗianhchỉmuốnchếtđichonỗiđauđỡdàyvòtimgan.Mỗilầnnghĩtớimẹ,nghĩtớiviệcsẽkhôngđượcgọimộttiếng“mẹ”mỗilầnvềnhà,khôngđượcngồichungmộtmâmcơmvớibà,đượcbàgắpchomiếngănngonnhất,anhlạithấykhôngtàinàothởnổi.Lònganhnhưbịbópnghẹtlại,từngcơnđauxốclêntậntrínão.

Anhânhậnvìmìnhchỉlàmộtđứacongâyhọa.NhậtLệvìanhmàrađitrongngậmngùi,bẽbàng.Trangvìanhmàmangthươngtậtcảđời.Anhtrai,chịgáivìanhmàphảilaođao.Bốvìanhmàcúiđầuđicầucạnhngườikhác.Cònmẹ,mẹđãvìanhmàđếnlúcmấtđivẫnkhôngnhắmmắtđược.Anhchỉmuốnđitheomẹchoxong,ngàythángtươnglạiđốivớianhgầnnhưkhôngcònýnghĩagìcả.

Linhngồixuốnggiườngbệnhkếbên,lặngyênlụclọitrongtúixáchmộtlúc,sauđócôlấyramộtcuốnsổhơicũ,đặtlêntrênbànkêsátđầugiườngbệnhcủaLâm.ThấyLâmđứamắtnhìncuốnsổ,cômớilêntiếnggiảithích:

-Emsắp ranướcngoàiđịnhcưnênmuốnmangchoanhcuốn sổnày.ĐâylànhậtkímàchịLệđãviếttrongsuốtthờigianmangthaiNhưÝ.Chịấyviếtchoanhvàconbé.Vìvậy,emmonganhhãygiữgìnnó,saunàynếuhaibốconcónhậnnhau,anhhãyđưacuốnsổnàychoconbé.

-NhưÝ…–Hìnhảnhđứabéxinhxắnxuấthiện trongđầuLâmkhiếnanhvôthứcgọiratêncongáimình.MặcdùgiọnganhkhànđặcnhưngLinhvẫnngherõ.

-BácNgânnóiconbékhỏe,đãbiếtchạyvànóirấtsõi–Linhnóithêm–Emrấthyvọnghaibốconanhcóthểnhậnnhau,nhưngemkhônghyvọngconbébiếtnócómộtngườichayếuđuốithếnày.

-Anhchỉ làmột thằngđànôngvôdụng–Lâmnhìncô,phềuphàonóinhưngsắphếthơi.

-Nếuanhcứnhưthếnàythìanhthựcsựlàkẻvôdụng–Linhgậtđầu–Anhtưởngbácgáisẽyên lòngkhi thấyanh tựđàyđọamình thếnàysao?Cònbốanhnữa,anhcóbiếtnỗiđaunàolớnhơnviệcngườiđầubạctiễnkẻđầuxanhkhông?AnhsốngíchkỷvớichịNhậtLệ,vớiNhưÝcònchưađủsao?Anhcònmuốntiếptụclàmkhổcảnhàanhnữaư?

CườngthấyLinhtứcgiậnthìvộivỗnhẹlênvaicô,ýbảocôhãybìnhtĩnhlại.

-Xinlỗi–Lâmnhìncô,nỗithốngkhổtrànratrêngươngmặtxanhxaovàđôimắtđỏsọng.

-Vậylàanhđãsuynghĩthôngsuốt?–LinhthấyLâmnhưthếthìcũnghơibốirốimộtchút,côkhôngngờcólúcmìnhlạidámtotiếngvớicảanh.

Lâmkhẽgậtđầuvàkhẽnhắmmắtlại.-Cònnhiềuviệcđangchờanhvềđểgiảiquyết–Mộthồi lâu sau,khi

LinhtưởngLâmkhôngcònmuốnnóichuyệnnữathìanhlạimởmắtravànói–Cảmơnemđãkhôngngạiđườngxamàlênđâythămanh.

-Mọingườiđềulolắngchoanh.Anhđãgầnbamươituổi,tốtnhấtđừngnênxửsựnhưmộtđứatrẻnữa.Cốgắngrènluyệnvàcảitạochotốt,khôngchừnganhsẽđượcratùsớmhơnmộtchút–Linhcăndặn.

-Ừm,anhbiết.Ở trongnày,anhcónhiều thờigianđểsuynghĩnhữngchuyệnđãqua.

ThấyLâmđãhoàntoànthôngsuốt,Linhmớitạmyênlòngmộtchút.Sau

khi sắpxếpnói chuyệnvớimấyngườiy tá,Linhđể lại choLâmhoaquảcùngbánhkẹorồimớiravề.CôbướcratớicửacònngheLâmgọilại.Khókhănlắmanhmớithốtđượcthànhcâu:

-Nhờem…hãygiúpanhthắphươngchoNhậtLệnhé!Anhxintrễhẹnvớicôấysáunăm.Sáunămsau,anhnhấtđịnhsẽtớitrướcmộcôấyxinlỗi.

Linhsữnglại,sauđócôkhẽgậtđầuđápứngvàtheoCườngrờikhỏitrạmxá.

-Bàxãanhthậttuyệt–CườngthốtlênkhiláixequaytrởlạiHàNội–Bàxãquáuyvũ.Chỉquátmấycâuđãkhiếncậuanhphảihồitâmchuyểný.

-Anhấythựcsựlàmộtngườirấtđángthương.

CHƯƠNG65NGƯỜIANHYÊUNHẤT

Trong căn phòng làm việc rộng rãi và sang trọng bậc nhất ở Winter,Phongvừađọcmấy tờ faxmớiđượcgửiđếnvừa caumày.MuốndồnbàPhượngvàochântườngnênanhquyếttâmlụclọilạichuyệnquákhứtrướcđâycủangườiđànbànày.Chỉkhôngngờ,đếnlúcnày,thứmàanhbiếtđượclạilàmanhlưỡnglự.Anhcảmthấysốphậnđúnglàrấtbiếttrêungươingườikhác.CôgáimàanhnónglòngmuốntìmratungtíchkhôngngờlạilàNhậtLệ,chịgáicủaLinh.BốcủaLinhvàmẹcủaCường từngcóquanhệ tìnhcảmvớinhau,đếnbâygiờhaiđứaconcủahaingườilạilấynhau.Linhhoàntoàn không biết điều đó. Phong không biết nếu anh choLinh biết chuyệnnày,thìcôcóđủdũngcảmđểrờibỏCườnghaykhông?Đólàkếtquảmàanhmuốnthấy,nhưngmộtmặt,anhlưỡnglựvìkhôngmuốncôgáinàybịtổn thương thêmmột lầnnàonữa.Từsaukhi tanvỡchuyện tìnhcảmvớiĐạivàcướiCường,Linhkhôngcòncườinhưtrướcđây.

Phongkhông lýgiải nổi con timmìnhkể từ saukhigặpLinh.Vì thấyhìnhảnhmẹmìnhtrongcôgáiđónênanhmuốndangtaychechởchocô,hayanhthựcsựbịcôlàmchorungđộng?Phongkhôngmuốnđàosâuvàotráitimmình,anhsợphảiđốimặtvớinhữngđiềumàmìnhkhôngmuốn.Từlâunay,trongtráitimanhchỉcóduynhấtmộtmụcđích,mụcđíchnàytrởthànhbảnnăngsống,thànhmụctiêuphấnđấu,thànhbứctườngvữngchãiđểanhdựavào, từngbướcđi tớiđỉnhcaocủaquyền lựcở tậpđoànHoànMỹ.Nhưngmỗilầnnhìnthấyhìnhảnhnhỏbécôđộcấy,anhlạimuốnbỏđitấtcả,muốntrởthànhngườichechởchocô,muốnđượcmộtlầnnữakhiến

côcóthểhạnhphúc.-Sao,anhbấtngờư?–ĐạimỹnhâncủaPhongđangngồiđốidiện,ung

dungchơigametrênchiếcsmartphonemàutrắngthấyanhđộtnhiêntrầmtưthìthíchthúhỏi–Nếutinnàymàlênbáo,đảmbảothiênhạsẽcóchuyệnthahồmàbuôn.Dùsao,hàoquangcủaKimThủVươngĐặngHuyLâmquámứchuyhoàng,nhiềungườicoiôngtanhưmộtđỉnhcao.

- Người cũng đã mất rồi, em có cần thiết phải bới lại đời tư của họkhông?–Phongbấtbìnhhỏi.

Đạimỹnhân–nữhoàng truyền thôngbị câunóinàycủaanh làmchokinhngạcđếnnỗisuýtđánhrơicảchiếcđiện thoại trên tay.Phongmàcôbiếttừkhinàolạibiếtnóilờibênhvựcngườikhácthếnày?

-Sao?Anhđộnglòngthươngngườitasao?Hayvìanhkhôngmuốnthấycôcongáicủaôngtaphảirơilệ?

Phongnhìn cô gái đang cườimamãnh, trong lòng cũng thấy nhột, chỉmộtcâuthôimàcôgáisắcsảonàyđãnóitrúngtimđencủaanhrồi.

-Từbaogiờemlạiquáquantâmtớiđờitưcủaanhnhưthế?-Dùsaothìchúngtacũngtừnglàmộtđôi,mặcdùgiờđâychỉcóquanhệ

côngviệc,nhưngchẳngphảikhicôđơnanhvẫntìmtớiemđósao?-Anhnóirồi,tiềnchucấpchoemanhvẫngửiđềuđặnkhôngthiếumột

đồng nào. Em chỉ cần làm tốt những gì anh bảo là được, còn lại tốt nhấtđừngđộngvàonhữngđiềukhôngliênquantớiem.

Phonglạnhlùngđáp trả, lúcnàyanhchẳnghềđể tâmtới thânhìnhmêngườicủacôgáinữa,thayvàođóchỉcònvẻđềphòng.Bởichỉcóanhmớibiết,đằngsauvẻquyếnrũnàylàmộtconrắnđộctớimứcnào,khôngcẩnthậnsẽbịnógiếtchết.

-Đượcrồi,khôngđùaanhnữa.Anhyếuđuốihơnxưarồi,emmấthứngquá–Côgáichốngtayvàobànđứngdậy.

~oOo~

Cườngthựchiệnchuyếncôngtáccuốicùngcủamìnhtrêncươngvịgiámđốcđiềuhànhcôngtyconcủagiađình,cònLinhcũngdànhthờigiannàyđểvề thămquê, chàongười thân.Saukhi từquê trởvề thànhphố, cô lại tớichào ôngCương, dành trọn vẹnmột ngày ởĐạoQuán để nói chuyện và

thưởngtràcùngông,haithầytròcòncùngnhauvàobếprấtvuivẻ.Linhbiết,sẽrấtlâunữacômớitrởlạimảnhđấtthânyêunày,vìthếcô

muốntậndụngthờigianđểởbêncạnhnhữngngườimàmìnhyêuquýnhất.CômuốndànhthờigiannhiềunhấtchoNhưÝ,nhưngmỗikhinghĩtớilờimàĐạiđãtừngnói,rằngkhôngmuốngặplạicôthìcôlạichầnchừ.MỗilầncôgọiđiệnchobácNgânđềuhỏithămtìnhhìnhconbé.BácNgânvẫntrôngNhưÝgiúpĐạikhianhbậnbánhàngcảngày.Conbélườiănhơnvàkhôngcòn được bụ bẫm như trước nữa, nhưng lại có làn da bánhmật và duyêngiốngmẹ.BácNgânthườngmởtivimỗikhichươngtrìnhMasterChefphátsóngvàchỉchoconbéđâulàdìLinh.BâygiờNhưÝđãgọi“dìLinh”rấtsõi,chỉtiếclàcôchưacócơhộiđượcnghe.

KhicôcònđangngầnngạikhôngbiếtcónêntớithămNhưÝhaykhôngthìđộtnhiênlạinhậnđượccuộcgọitừĐại.Anhmuốngặpcô.Saumộthồidodự,cuốicùngcôcũngđồngý.

Quáncàphêquenthuộccủahaingườivẫnnhưxưa,chỉcótâmtìnhcủamỗingườilàthayđổi.Mặcdùđãcốtỏrathảnnhiên,nhưngLinhvẫnkhôngtàinàogiấunổisựbốirốihiệnratrongmắt.Đạilạnhnhạtnhìncô,gươngmặtđiểntraiphủthêmmộttầngtừngtrảinữakhiếnanhtrôngcànggiàdặnhơn,càngquyếnrũhơn.

-AnhgặpemvìmuốncảmơnemchuyệncủaLâm.Nhờemmànóđãsuynghĩ thông suốt–Đạiđi ngayvàovấnđề chínhcủa cuộchẹn,nhưngLinhbiết,nếuchỉvìđiềuđóthìanhđãkhônghẹngặpcô.

-Khôngcógì,đócũnglàviệcemmuốnlàmthôi.Dùsaoemcũngđãcoianhấylàanhrểmình.

Đại lặngyênngắmnhìncôkhicônói.Linhđãbéolênmộtchút,dadẻmỡmànghơn,nụcườicủacôcũngbuồnhơnvàiphần,nhưngdùsao,nóvẫnlàmanhcảmthấychếnhchoánghệtnhưkhicôcònởbênanh.Chỉcómấythángthờigianthôi,vậymàtấtcảthayđổithậtchóngvánh,anhđãquamộtđờivợ,còncôcũngđãcóchồng.Côđirồi,khôngbiếtcuộcđờinàyanhcòncơhộinàođượcngồiđốidiệnmàngắmnhìncônhưthếnàyhaykhông?ThếnhưngĐạilạikhôngcócáchnàonóitỏđượclòngmìnhchocô.Mọithứđãqua đi, anh khôngmuốn cho cô thấy anh đã yếu đuối như thế nào nhữngngàykhôngcócô.Mặcdùanhnóikhôngmuốngặplạicô,nhưnganhchưa

từngquêncômộtgiây,mộtphútnào.Trongthâmtâmanhluônmuốngặplạicô, được nhìn thấy cô, thế nhưng lòng tự trọng của người bị phản bội lạikhôngchoanhtìmbấtcứlýdonàođểlàmthế.DùchosaukhiLinhrờibỏanh,ĐạicũngchấpnhậnlấyHuyềnvìcáithai,nhưngcuốicùnganhvẫnlàngườibịphảnbộitrước.

-Anhnghenóiemsắpranướcngoài?–Đạihỏi.-Vâng. Em ra nước ngoài định cư luôn – Linh gật đầu,mắt vẫn nhìn

chằmchằmvàocốcsữachuatrướcmặt.-Thếcũngtốt,ởnướcngoàitốtchosựnghiệpcủaemhơn–Đạigậtđầu.-Trướckhiđi,emmuốntớinhàthămbáctraivàthắphươngchobácgái,

anhđồngýchứ?-Được,dùsaobâygiờcũngchỉcómìnhôngởnhà,emtớichơichoông

đỡbuồn–Đạilạitiếptụcgậtđầunhưngtronglòngthầmthởdài.Linhlạihỏicảýkiếnanhchuyệnnày,cólẽcôđãđểbụngquásâucâu

nóikiacủaanh.Anhthậtsựkhôngmuốnlàmtổnthươngcôđếnnhưvậy,nhưngnếucôcứtiếptụcxuấthiệntrướcmặtanh,anhcóthểsẽkhôngkìmlòngđượcmàtìmcáchđưacôquaylạibêncạnhmình.

-EmcóthểđónNhưÝvềnhàchơimộtngàyđượckhông?-NgàymaiemtớichỗbácNgânđónhaibáccháuvềchơiđi.Khôngcần

muaquàgìchoconbéđâu,trẻconđượcchiềuquasẽsinhhư–Đạiđồngývàdặndòthêm.

Linhgậtđầumỉmcười,tảngđálớnđènặngtronglòngcôrốtcuộccũngđượccởibỏ.

-Cảmơnanh.Đạikhôngnóigì.Côlàmsaocóthểbiếtđượcvịtrícủacôtronglònganh

quantrọngthếnào,dùcôcóđềnghịkhókhănđếnđâuanhcũngsẵnsàngđápứng,đừngnóimấychuyệncỏnconnày.Côlàngườianhhậnnhất,hậnvìđãrờibỏanhlúcanhcầncô,hậnvìcôlạiđilấychínhngườiđãlàmanhkhốnđốnvàtrởthànhtaytrắng,hậnvìcôđãlàmchoanhcảmnhậnđượcnỗi đaumà anh chưa từng trải qua trong tình yêu, hận vì cô làm anh tổnthươngđếnmứcphảiđóngbăngmọi tìnhcảmcủamình lại, từmộtngườihaycườiđùa thànhmộtngườiđànông lạnh lùngvà trầm lặng.Nhưngcôcũng làngườimàanhyêunhất,yêuđếnmêmuộivàđiêndại,cô làmanh

khôngcócáchnàotiếpnhậnbấtkỳmộtcôgáinàokhácbướcvàocuộcđờimình.Nếunóilýdolớnnhấtdẫnđếncuộchônnhânkhônghạnhphúccủaanhđổvỡ, thì đó chính là cô.Cô làmột định sốbất biến trong lòng anh,khôngai,khôngcógìcóthểthaythểđược.

-Emhạnhphúcchứ?Khicôđứngdậyvàchuẩnbịbướcravề,anhđộtnhiênlêntiếnghỏi.Linh

quaylạinhìnanhsửngsốt,nhưngsauđócôkhẽmỉmcười,đặtmộttaylênbụngnói:

-Emsắpcóconđầulòngrồi.Rồicôbướcravề.NhìnLinhbướcxuốngphốtừtrêntầnghaicủaquán

càphêtrongchiếcváytrắngtinhkhôi,Đạibầnthầncảngười.Câucuốicùngcủacôrótvàotaianhnhưmộttiếngsétđánhvàotầnghyvọngmỏngmanhcuốicùng.

-Ừ,emnhấtđịnhphảihạnhphúcđấy.

CHƯƠNG66CHIASẺQUÁKHỨ

Linhngồitrênghếđá,mỉmcườinhìnNhưÝđangrụtrèchomộtchúdêconănlácây,chiếcváyhồngrựcrỡquétcảxuốngđất.Mỗikhichúdêconthòđầuracốgặmchiếclá,NhưÝlạirụttaytrởvềvàcườikhanhkháchmộtcáchthíchthú.ĐúngnhưbácNgânnói,conbécànglớncànggiốngNhậtLệ,nướcdabánhmật,tócloănquăn,mắttovàđen,nhìnrấtlanhlợi,đángyêu.

Nhưngđếnkhinhìnsangngườiđànôngđiểntraiđangngồibêncạnhcôbévàchơicùngnóvớimộttháiđộvôcùngyêuchiều,Linhlạikhôngkhỏicaumàylại.Thậtchẳnghayhochútnàokhiđicùngngườimangdanhlàanhchồngcủamìnhthếnày,nhưngcôlạikhôngthểlàmgìkháckhiPhongkiênquyếtđòihộtốnghaidìcháuđichơi.

Sánghômqua,LinhđangđịnhtớinhàĐạiđểđónNhưÝ,khôngngờbácNgânlạibếNhưÝtớinhàcô,cònchuyểnlờicủaĐạirằnghômnayanhbậnởnhà,làmgiỗmộttrămngàychomẹnênmuốnnhờcôchămsócNhưÝhaingày.Linh rất cảmkích vì biếtĐại cố tình tạo điều kiện cho hai dì cháuđượcởbênnhau.Cảngàyhômqua,bácNgânởlạinhàcô,đợichoNhưÝquencôrồimớivề.NhưÝthiếuđisựquantâmchămsóccủamẹbétừbé,nhưngngượclại,conbéđượcrấtnhiềungườichămlonêntínhtìnhdạndĩvôcùng,chơivớiLinhnửangàylànóđãbénhơidì,côđiđâunócũnglẫmchẫmchạytheonhưcáiđuôi.

Sángnay,Linhquyếtđịnhđưacháugáiđisởthúchơi,khôngngờvừarađếncổngthìPhongláixetới.Thoạtđầuanhnóicóchuyệnquantrọngmuốnnóivớicô, sau lại thấyhaidìcháuđangháohứcđichơi thì lạiđổiý,nói

rằng sẽđưahai dì cháuđi chơingàyhômnay.Linh từ chối thếnào cũngkhôngđược,cònbịPhongmạnhmẽépngồivàoxe,cứthếmộtđườngtớithẳngcôngviênThủLệ.

Bâygiờđanglàthángchín,thờitiếtchưachuyểnmùanênvẫnrấtoinồngnhưngtrậnmưadôngđêmquakhiếnchongàyhômnaymátmẻhẳn.Khítrờiônhòanhưđãvàothu,đúnglàmộtngàycuốituầnvôcùnglýtưởngđểđichơi.CôngviênThủLệcũngvì thếmàđôngnhư trẩyhội.Từnggiađìnhlớn,nhỏđưanhautớiđâythămthú.PhongcưngchiềuNhưÝtớimứcchoconbéchơikhôngsót trònào,cònchụpchohaidìcháutớimấytrămtấmhình,mặckệchoLinhvẫnluôntrừngmắtkhôngvừaý.

Dùchonhữngngườixungquanhkhôngđểýchútnàovìaicũngchorằnghọlàmộtgiađìnhbangườinhưbaogiađìnhkhác,nhưngchínhvìthếmàLinh lại càng cảm thấybuồnbựchơn.Côhoàn toànkhôngmuốncó chútliênquangìtớiconngườinày,nhưngdamặtcủaanhquảthậtkhôngmỏngchútnào,hoàntoànphớtlờsựkhóchịucủacô,dùngcáchhiệuquảnhấtđểthamgiavàochuyếnđichơinày,đólà lấylòngNhưÝ.ConbéquảnhiênquấnlấyPhongkhôngrời,hếtđòixemconvậtlạiđòichơitròchơi,điềunàycànglàmchoLinhcócảmgiácmìnhnhưngườithừavậy.

Linhkhôngbiết,Phongvìlorằngcôđangmangthai,nếulạiphảibếNhưÝnhằngnhẵngcảngàyhômnaytrongcôngviênthìcôsẽkhôngchịunổi.Chínhvìthếanhmớiphảibiếnmìnhthànhmộtôngbốbấtđắcdĩ,vuivẻlàmtheomọiyêusáchcủacô“congái”nhỏđểchocôđượcyên.VừachơiđùavớiNhưÝ,thỉnhthoảnganhlạilenlénnhìnvẻmặtcủaLinh,khôngthểlýgiảinổitạisaomộtngàyđẹptrờinhưthếnày,ởmộtnơiđôngvuiđếnthếnàymàcôlạiquámứcđểýtớithânphậnnhưthế.

PhongrấtmuốnnóichoLinhbiếtbímậtkia,nhưnglạisợnhữnglờimìnhnói ra sẽ làmhỏngmộtngàyvuivẻcủacô.TừnhữngphảnứngcủaLinhtrướcđây,anhcóthểđoánđượcphảnứngcủacôvớichuyệnanhsắpnóisẽnhưthếnào.Chắchẳnnósẽđưacuộchônnhâncủacôđếnbênbờvựcthẳm.Mộtmặtanhrấtlưỡnglự,khôngmuốnđôimắtxinhđẹpkiaphảirơithêmmộtgiọtnướcmắtnào,khôngmuốncôphảimangthêmđaubuồn,nhất làkhicôđangmangthai.Mặtkhác,anhlạimuốnchuyệnđóxảyrađểanhvừacócơhộikéocôvềbênmình,vừatạobànđạpđểhạgụcCường.Anhbiết

CườngyêuLinhthếnào,nếuLinhrờibỏ,đósẽ làmộtnhátdaochímạngkhiếnCườngkhônggượngdậynổi.Thứduynhấtngăncảnanhlàmviệcđóbâygiờchínhlà tìnhcảmphứctạpcủaanhdànhchocôgáixinhđẹpnày.Phongrấtgiậnmình,khônghiểusaotừkhibiếtcôđếngiờanhlạihaymềmlòngđếnvậy?Trướcđây,anhlàngườiquyếtđoán, tànnhẫnbaonhiêuthìbâygiờanhlạihaydodựbấynhiêu.

Đếnđầugióchiều,NhưÝchơiđãmệtnênrúcđầuvàolòngPhongmàngủ.PhongđưaconbéchoLinhsauđókiếmmộtquánnướcsạchsẽchocôngồinghỉ.

-Hômnaycảmơnanhnhiều.DùkhôngvừalòngđếncỡnàothìLinhvẫnkhôngthểkhôngcảmơnsự

nhiệttìnhcủaPhong.Mặcdùnhữnggiờphútriêngtưcủahaidìcháuđãbịngườiđànôngnàyngangnhiêncướpmất,nhưngnếukhôngcóanh ta thìhômnaycôsẽrấtmệt.NhưÝgiốnghệtNhậtLệ,làngườihướngngoạinêncáigìcũngtỏrathíchthú,rấthoạtbát,chạynhảykhắpnơi.

-Vậymàcòntưởngemghéttôivìđãlàmphiềnhaidìcháuchứ?–Phongcẩnthậnchođávàocốcnướcdừa,sauđómớiđưatớichoLinh.

-Conbénàylớnlênsẽnghịchnhưquỷ,giốngmẹnó–LinhcúinhìnNhưÝđangngủsaytronglòngmình,mỉmcười.

-Thậttiếc,nghenóichịgáiemcũnglàmộtnhữngsiêuđầubếptrẻrấtcótiếngtăm.

LinhngẩngđầunhìnPhong, thấyvẻmặt trànđầy tiếcnuốicủaanh thìtronglòngcôlạidânglênmộtnỗiniềmkhótả.ĐánglẽcôphảithayNhậtLệchămsócchoNhưÝmớiđúng,nhưnglúcnàycôlạivìmộtmốitìnhtuyệtvọngmànhẫntâmrờibỏđứacháuđángthươngnày.Lớnlênrồi,cóthểNhưÝsẽrấtoántráchcô,nhưngcôcòncólựachọnkhácsao?NhưÝlàconcủaĐại,concủangườiđànôngcôyêunhất,làmsaocôcóthểđốimặtvớianhmàcoinhưkhôngcógìđược.Anhđãnóikhôngmuốnnhìnthấycônữavàcôcũngkhôngthểnàocùngchungsốngvớianhdướicùngmộtbầutrờinhưhaingườixalạ.Côyêuanhcònnhiềuhơncônghĩ,tớinỗimỗilầnnghĩtớichuyện cả đời này hai người coi như vô duyên là cô cảm thấy nghẹt thở,giốngnhưđangbịvâytrongmộtkhônggianbứcbối,chậthẹpvậy.Khôngthểởbên,vậythìchỉcònmộtnướclàđi thậtxa,đểkhôngbaogiờcòntơ

tưởngđếnnhữngđiểuxavờinữa.-Emthậtsựphảiđisao?-Cóthểkhôngđiư?–LinhnhìnPhongbằngánhmắtđầyđauthương.Đúngthế,côcòncóthểởlạiđâysao?RờibỏĐại,côthậmchícòncưới

ngườiđànôngđãđẩysựnghiệpcủaanhxuốngđáyvực,côvàanhcòncóthểnhìnnhậnnhaunhưhaingườibạnbìnhthườngđượcsao?Cườnglàmốitìnhđầukhiếncôdaydứt,cònanhlàngườiđànôngkhiếncôghitâmkhắccốtcảđời.Côcóthểcứsốngởthànhphốchậthẹpnàymàkhôngcầnphảirađisao?Đitớiđâu,ởgócphốnàocôcũngcóthểmườngtượngraquákhứngắnngủinhưngvôvànhạnhphúccủahaingười.Cungđườngnàocũngcódấuchânanh.

Ngườiphụnữ,đôikhicảđờikhôngthểquênđượcngườiđànôngđãđiquatráitimmình.

-Emkhôngyêunó,tạisaolạicưới?–Phongbấtmãnhỏi.-Lýdogìthìcũngkhôngquantrọngnữarồi–Linhlắcđầucười.-Nếu…Phongđịnhhỏi,nếubâygiờcócơhộiquaylại thìcôcódámquayđầu

haykhông,nhưngsaulạinghĩcâuhỏinàycóphầnkhiếmnhãnênlạithôi.ThấyPhongđangnóilạiđộtngộtngưnglại,Linhnhíumàynhìnanh.Mãi

mộtlúcsau,vẫnthấyPhongimlặng,quayranhìnhồnướctrongmátđangánhlênnắngchiềuvàngruộm,cômớitòmòhỏilại:

-Saovậy?Phongquayvào,âmthầmthưởngthứcđôimắtđẹpcủacô.-Không,anhchỉđangnhớ tớinhữngchuyệnngàyanhcònnhỏ,khiấy

mẹanhchưamất,đólàthờigianhạnhphúcnhấtcuộcđờianh.-Đúngthế,thờigianởbênngườithânluônlàthờigianhạnhphúcnhất.-Mẹanhcũnglàmộtđầubếp,thậmchícònlàđànemcủabốem.Nếubà

ấykhôngyêuvàtheoônggià,cólẽbàấysẽcómộtcuộcsốnghạnhphúchơnnhiều.

Linh lặng imkhôngnói, từcâuchuyệncủaPhong,côchợtnghĩ tớigiađìnhmình.Nếubốcôkhôngcóngườiđànbàkhácởbênngoài, có lẽgiađìnhcôcũngkhôngsasúttớimứcấy,vàbiếtđâu,đếngiờvẫncònlàmộtgiađìnhbốnngườihạnhphúc.

-Hồianhcònnhỏ,mẹcũng thườnghayđưaanhđichơicôngviên thếnày.Cólầnanhngồichơiđuquay,khôngcẩnthậnbịngã,gãymộtbêntay,mẹkhócvàmấtngủcảtuầnliền.

-Mẹanhrấtyêuthươnganh,đúngkhông?-Ừ,mẹnàomàchẳngthươngyêuconmình.Mẹemkhôngvậysao?–

Phongngạcnhiênhỏilại.-Vậybốanhcóyêumẹanhkhông?–Linhkhôngtrảlờicâuhỏicủaanh

màtiếptụchỏi.-Anhnghĩlàcó.Ônggiàanhcórấtnhiềungườiđànbàbênngoài,nhưng

chủyếu là chỗôngấymuốnphát tiết dụcvọng, chỉ cómẹ làkhông.Nếukhông thì saukhimẹanhmất,ôngấycũngkhôngđưaanhvề sốngcùng,thậmchícònchoanhquảnlýmộtphầncôngty.

- Ít ramẹanhcũngcóđược tìnhyêucủabốanh–Linhcười–Mẹemkhôngđượcmaymắnnhưthế.Suốtđời,bàchỉđượcbốemcoinhưcáibóngcủamộtngườiđànbàkhác.

MẹLinhvốnchỉlàmộtnhânviênlễtânkháchsạn,nơiôngLâm–bốcôlàmbếptrưởng.Làngườitàihoa,lạiđẹptrainênôngLâmrấtđượclòngcáccôgáitrẻ.Mẹcôlàcongáimiềnsơncước,mộtthânmộtmìnhxuôivềthànhphốmưusinh,làngườicónhansắc,lạikhéoléo,ngoanngoãnnêncũngcókhôngítngườitheođuổi.Nhưngtìnhyêucủabàlạithầmtraochongườiđầubếptrẻtrung,đầytàihoacủakháchsạn.

Thờigianấy,ôngLâmyêusayđắmmộtngườiđànbàđãcóchồng,vốntừnglàngườiyêucủamìnhthờitrẻ,khiấycũnglàmcùngtrongnhàhàng.Tưởngđứacontraicủangườitìnhlàconcủamình,ôngLâmkhôngtiếctiềnbạc,cóbaonhiêucũngđưahếtchongườitìnhtiêuxài.

Khichuyệncủahaingườicónguycơvỡlở,nhânviênkháchsạnxìxàokhắpnơi,ôngLâmmớivộivàngkếthônđểchemắtthiênhạ.Mẹcôchỉlàkẻhysinhchocuộctìnhsaitráiđó.Thếnhưngbàlạibấtchấptấtcả,bỏquatấtcả,chỉcầnđượcởbêncạnhngườimìnhyêuchínhlàhạnhphúccủabà.Bàcòntin,chỉcầncóconcái,chỉcầnbàđốixửtốtvớichồngthìôngLâmsẽhồitâmchuyểnýmàquayvềvớibà.

KhilớnlênLinhmớihiểuduyêncớnhữngtrậnđònroicủamẹdànhchohaichịemhồibé.Khócđòibốcũngbịđánh,ươngbướngcũngbịđánh,có

lẽtrongthâmtâmbàgiậnchínhmìnhvìsinhratoàncongáinênkhônggiữđượcchồng,vìmìnhdạyconkhôngtốtnênmớikhôngthểkhiếnchồnggắnbóvớigiađình.Bàluôntựđổlỗichomình,yêukhôngdámyêu,ghenchẳngdámghen,nơitrútgiậncủabàchỉcóthểlàhaicôcongái.Tuyvậybàcũngrấtyêuthươnghaichịemcô.Từnhỏđếnlớnđềulàbàdạydỗhaichịemcô,bốcôluônởtrênthànhphốlàmăn,thỉnhthoảngmớivềthămnhà,cóchăngcũngchỉômcôvàolòngvàkểchuyệnchocônghemàthôi.

Linhchưabaogiờghétmẹ,lúcnàylạicàngxótxathaychocuộcđờibà.Côcũngvì tìnhyêumà từng làmnhữngchuyệnđiên rồnêncôkhông thểtráchmẹnămđóvìyêubốmànhắmmắtđưachânđược.

-Chuyệnnămđócủabốem,mẹanhcũngbiếtmộtphần,vìhọtừnglàmcùngtrongmộtnhàhàng.

LinhsữngsờnhìnPhong,nếuvậychẳngphảichỉcầntìmhiểumộtchútlàcôcóthểtìmrangườiphụnữđãkhiếngiađìnhcôtannát,vàtìmđượccảđứatrẻmàcôphảigọilàanhtraihaysao?Nhưngcôcónênhỏihaykhông?Linhchầnchừ,nênđểquákhứngủyênhaymộtlầnnữalàmrõtấtcả?

PhongliếcnhìnphảnứngcủaLinh.Lúcnày,khimụcđíchsắpđạtđượcthìanhlạidodự.Khôngphảitựnhiênmàanhnhắcvềgiađìnhmình,vềquákhứngậptràntủinhụcvànướcmắtcủangườimẹmàanhluônkhắccốtghitâmtronglòng,tấtcảcũngchỉvìmộtmụcđíchcuốicùngnàymàthôi.Thếnhưnghiện tại, khi nhìnvẻmặt tái đi củaLinh, anh lại thấymình thật đêtiện.Từtưliệuđiềutra,Phongđãnắmrõhoàntoànchântướngcủanhữngchuyệnnămxưa.

NếukhôngphảibởibàPhượng,sựnghiệpcủaôngLâmcólẽcònrạngrỡhơn,vàcuộcđờiôngcũngkhônggặpnhiềuphongbabãotápđếnthế.

Nhưngnămấy,têntuổicủaôngLâmnhưmộtngôisaosángchóitrênbầutrời, các chuyêngia ẩm thựckhôngai khôngbiết đếnông.Cácnhàhàng,kháchsạndanhtiếngkhôngnơinàokhôngmuốnlôikéoông.Khiấy,ôngLâmlàmbếptrưởngtạinhàhàngSunny,ởđây,ôngđãgặplàngườiyêucũlàbàPhượng,lúcnàyđãlấymộtngườigiàucóởHàNội.Khiấy,bàPhượngvìhậnchồngyêumộtngườiđànbàkhác–làmẹPhong–nênđãquaylạitiếp tụcquyến rũôngLâm.Khôngbao lâu sau, bàPhượng có thai vànóirằngđólàcontraicủaôngLâm.Dùnhưthế,bàPhượngkiênquyếtkhông

nghelờiôngLâmlydịchồng,tiếptụcgiữmốiquanhệvụngtrộmnày.Đượchơnhainămthìmọingườixungquanhbắtđầuđàmtiếuvềchuyệncủahaingười,vìvậymàôngLâmmớicướimộtngườiphụnữkhác,đólàmộtcôgáimiềnnúirấtxinhđẹpvàđãtừngngỏlờiyêuông.

Mặcdùcảhaiđềuđãcógiađìnhvàconcái,nhưngmốiquanhệlénlútnàyvẫnkhôngchấmdứt.ÔngLâmvẫnchucấpđềuđặnchobàPhượngvàđứabémàôngluôntưởnglàconmình.

Vàinămsau,khinhữngđứatrẻđãlớnhơnmộtchút,ôngLâmnghelờingườitìnhbánnhà,gópvốnlàmănvớichồngbàta,sauđóbịhaivợchồngbàPhượngngangnhiênchiếmđoạtsốtiềnấy.Nóicáchkhác,tậpđoànHoànMỹcóđượcnhưngàyhômnay,mộtphầnlànhờvàosốtiềnkhổnglồgópvốnngàyđócủaôngLâm,vàkhách sạnWinterđượcxâydựngcũngdựavàosốtiềnấy.Biếtmìnhbịlừagạt,ôngLâmkhôngnhữngkhôngoántráchngườitình,màcòncoiđónhưmộtkhoảnđầutưchotươnglaicủacontrai.NămLinhđượcmườituổi,ôngLâmmắcbệnhnặngnênkhôngthểtiếptụclàmviệctrongnhàhàngđượcnữa,bắtbuộcphảitrởvềquê.Khivềquê,ôngLâmbiếtmìnhkhôngcònsốngđượcbaolâunữa,lúcnàymớithúnhậnvớivợchuyệnmìnhcóconriêng,vàmuốnđượcnhậnđứaconấyđểcóngườichốnggậychomìnhkhimấtđi.MẹLinhngậmngùigiấunướcmắtđồngývớiýnguyệnđócủachồng.

Nhưng không ngờ, khi hai vợ chồng đưa nhau về Hà Nội tìm gặp bàPhượng, lại bị bà ta phũphàngphủnhận tất cả, kể cả chuyệnCườngvốnkhôngphảilàconcủaôngLâm.Cũngvàongayhômđó,khihaivợchồngchởnhauvềquêđãgặptainạnvàđồngthờiquađời.ChínhbàPhượngđãnóirachuyệnnàychoNhậtLệkhicôtớitìmbàtahơnbanămvềtrước.Bâygiờ,PhonglạisắpnóirachoLinhnghetấtcảsựthật.HoànMỹnợgiađìnhcô,ônggiàanhvàbàPhượngnợcô,cảCườngvàanhcũngnợcôquánhiều.PhongđãtừngvôcùnghốihậnkhikhôngquyếttâmphábĩnhđámcướicủaCườngvàLinh.

-Thựcraanhđãbiếtnhữnggì?LinhkhôngtrựctiếphỏimẹPhongđãtừnglàmởđâu.Tronglòngcôbiết

rõ,khôngphảitựnhiênmàPhongbuộtmiệngnóirachuyệnnày.Chắcchắnanhtađãbiếtđượcmộtsốchuyệnmàcôchưabiết.

-Emcóchắclàemmuốnbiếtchứ?–Phongnhìncôvàhỏi.-Nếunólàchuyệnliênquantớigiađìnhem…–Linhgậtđầukiênquyết.-Nhưngnếuembiếtnó,cuộcđờiemtừđâycóthểsẽhoàntoànthayđổi,

emvẫnmuốnư?-Đôikhi,chínhnhữngđiềubímậttạonênsốphận.Nếuchuyệnanhnói

làmthayđổicuộcđờiem,thìđólàsốphậnđãanbàirồi.-Bímậttạonênsốphận.Hay!Vậykhinàovềtớinhàemanhsẽđưaem

mộtsốtưliệumàanhđãđiềutrađược.Tinhaykhônglàtùyởem.Nếuemnghĩemcóthểđốimặtđượcvớinóthìhãyđọc,cònnếukhôngmuốn,emhãyđốtnóđi,từnayvềsauhãyquênmọichuyệntrongquákhứvàsốngchothậthạnhphúclàđược.

LinhliếcnhìnPhong,thấyanhcóvẻcựckỳnghiêmtúcthìchỉbiếtgậtđầu.DùsựthậtcótệhạithếnàothìcôvẫnphảiđốimặtvớinónhưNhậtLệđã từng.Vàcô sẽkết thúcnó,kết thúcquákhứđauđớnkhiếnchongườiphảingậmngùi,tiếchận.

CHƯƠNG67TIỂUQUỶ

Chuyến bay dài từMỹ về Việt Nam cuối cùng cũng hạ cánh an toànxuốngsânbayTânSơnNhất.Tạisảnhđợihànhkhách,mộtngườiđànôngchừngbalăm,basáutuổi,ănmặclịchsựvàbảnhbao,trêntayômmộtbóhoa, không ngừng nhìn vào đám đông đang ùa ra, cố gắng tìm cho đượcngườimìnhđangchờ.Vìlýdothờitiếtnênchuyếnbaytớitrễgầnhaitiếngkhiếnanhtavôcùngsốtruột,khôngngừngliếcnhìnđồnghồtrêntay.Tìmkiếmmộthồi,cuốicùnganh tacũngnhìn thấyngườimìnhcần tìm.Đó làmộtphụnữ trẻđẹp,mặcmộtchiếcváymàucamcổ tim, làm lộ ranhữngđườngcongmêngười.Vẻthànhthụcvàquyếnrũmộtcáchtựtincủacôkhisảibướctrongsảnhlàmkhôngítngườiđànôngphảingoáiđầunhìn.Nhưngnhữngánhmắt si tìnhđó lạikhiếnchocậunhócconđangngồi chễmchệtrênxehànhlývôcùngkhóchịu.Cậubéconchừngnămtuổi,mặcquầnđùivàáophôngsátnáchmàuvàngcamgiốngmẹ,đeomộtcáitúivảiđồngmàuchéo bên hông, thoạt nhìn đã thấy rất phong cách.Mấy người phụ nữ đingangcũngkhôngngừngtrầmtrồ,ướcaocómộtđứaconxinhxắnnhưthế,cóngườicòngiơmáyảnhlênchụp.

Thấyhaimẹconvừađirađãlàmnhữngngườixungquanhxônxaonhưthế,ngườiđànôngđangđứngđợihọcũngphảilắcđầuđầycảmthán.Haimẹconnhànàytừtrướcđếnnayđềunhưthế,hễđitớiđâulàkhiếnngườitachúýởđó.

Ngườiđànôngcònchưakịp lên tiếnggọi thì cậunhócconđãnhận raanh,nóvẫyvẫybàntaytrắngmũmmĩm,hôto:

-BácPhong,cháuởđây.A…a…aaaaaaaaaa!Phongcũngđànhphải toétmiệngcườiđáp lại thằngnhóccon lém lỉnh

này.MặcdùcontraitỏrahàohứngkhinhìnthấyPhongnhưngLinhlạikhẽ

caumày,thầmnghĩkhitrởvềkháchsạnnhấtđịnhphảiphạtthằngtiểuquỷnàymộttrận.LầnnàycôvềViệtNamvốnkhôngmuốnchoaibiết,khôngngờcontraibảobốicủacôlạigọiđiệnchobácPhongcủanóthếnày.

-Alex, làcongọiđiệnchobácPhong,đúngkhông?–Linh lừmắt,hỏicontraibằnggiọngđedọa.

Thấymẹhỏinhưthế,Alexquaylạinhìncôbằngánhmắtoankhuất,sauđóđáplạibằnggiọngnịnhnọt:

-Mẹxinhđẹpđừngtứcgiận,tuyệtđốikhôngnêntứcgiận,sẽrấtkhôngxinhđẹpđâu.KhôngphảicongọichobácPhongmà,thậtđấy.

-Khôngphảicongọithìcònaigọinữa.Vềkháchsạnxemmẹphạtconthếnào.

Ngheđếntừphạt,thằngnhóckhôngdámcãi,chỉlẩmbẩm:-Làbácấygọichocontrướcmà.Mẹxinhđẹpkhôngbiếtnóilýlẽ.NgheAlex lýsự,Linhbậtcười.Mặcdùnói làphảiphạtnhưngcôđâu

phảingườithíchđánhconvôlý.SựxuấthiệncủaPhongcũngchỉgâyrachocômộtchútphiềnchánmàthôi,khôngphảivấnđềgìnghiêmtrọngcả.

Ngườiđànôngnày,vậymàtheođuổicôtớisáunămliền.PhongđưahoachoLinhsauđóvuivẻtúmlấythằngnhóc,inlênmánó

mấycáihônkhiếnnócườikhanhkhách,cuốicùngmớithaycômanghànhkháchhànhlýraxe.

-Mẹxinhđẹp,khinàothìmìnhđigặpdaddy?–Alexchạytheomẹ,vươnbàntaynhỏnắmlấybàntaymềmmạicủacô,ngẩngđầusốtsắnghỏi.

-Nghỉngơiđi,chúngtasẽraHàNộigặpbốsau–Linhcúixuốngchỉnhlạichiếctúivảichocontrai,khẽđáp.

Phongđiđằngtrướcnghethấythếthìquayđầulạihỏi:-BảoBảokhôngmuốnởđâyđichơivớibácà?BácđưaconđiĐầmSen,

điĐạiNam,điVinpearlchơi–Phonglêntiếngdụdỗ.-ĐầmSen,ĐạiNamcótobằngDisneylandkhôngbác?Cókhủnglong

bạochúakhôngạ?Khôngcócháukhôngđi.Cháumuốnđitìmdaddy.

-Thằngtiểuquỷnàycàngngàycàngthôngminh,bácsắpkhôngcãinổicháurồi–Phongcười,chỉtiếclàhaitayđềuđangbậnnênkhôngthểvéomáthằngnhócmấycái.

-Cháu không phải tiểu quỷ, cháu làTiểuBảoBảo –Thằng nhóc trợnmắt,phồngmáphảnbác.

-Đượcrồi,cháulàtiểubảobối,đượcchưa?–Phongrốtcuộccũngphảichịuthuanó.

Đang là tháng chín, thời tiết ở Sài Gòn cũng không khác gì so vớiCalifornianhưngsựchênhlệchmúigiờkhiếnAlexmệtmỏivà lănrangủngaysaukhilênxe.

-EmđịnhchừngnàoraHàNộiđểanhđặtvémáybay?–PhongvừaláixevừaquaysanghỏiLinh.

-Chắchaihômnữa.ĐểAlexthíchnghiđã–Linhômcontraitronglòng,đưamắt nhìn dòng xe cộ ngược xuôi bên ngoài. Giữa lúc cảm xúc ngổnngangnày,côcũngkhôngmuốnnóidàidòng.

ĐãquenvớitháiđộlạnhnhạtcủaLinhnênPhongchỉbiếtcườitrừ.-Anhkhôngngờlàemlạiđộtngộtvềnướcthếnày.-NămnaychúthímquyếtđịnhcảimộchochịLệnênemphảivề.-Xongviệcthìsao?HaimẹconlạiquayvềMỹ?-Ừm,chắcvậy–Linhthờơđáp.Phongcàngtỏraquantâmthìcôlạicàngcócảmgiáckhôngthoảimái.Phongmặckệngườiphụnữtrẻimlặngvớinhữngsuynghĩcủariêngcô,

thỉnhthoảnganhlạilénngắmcôquagương.Côvẫnkhôngthayđổigìnhiềusau ngần ấy năm, chỉ có vẻ quyến rũ thì càng ngày càngmê người.Anhkhôngngờcôlạisắtđásốngđộcthânnuôicontớitậnsáunămliền.

Sáunămtrước,saukhibiếttoànbộsựthật,Linhđãtuyệttìnhmàrađi,bỏlạisaulưngtìnhyêuvàhạnhphúcgiađìnhmớichớmnở,mộtmìnhtớixứngười.Côvừalàm,vừanuôicon,vừahoànthànhnốtchươngtrìnhhọccòndangdởtrướcđây.Khôngcócáchnàocóthểlaychuyểnđượctráitimcô,Cườngđànhđaukhổkítênvàođơnlyhôn.CứnửanămanhlạisangMỹthămcontraimộttháng.DùbiếtkhôngthểnàoxoaychuyểnđượcquyếttâmcủaLinh,nhưngCườngvẫnômấphivọngmộtngàynàođocôsẽvìconmàhàngắnlạivớianh.Chođếnmộtnămgầnđây,CườngkhôngsangMỹnữa

nhưngvẫnthườngxuyêngọiđiệnchocontrai,Linhcũngkhônghềngăncảnanhđếnvớicon,vìthậttâmcôkhônghềghétanh.

SaukhiLinh rađi,Phongcũng tạmbuông tayvớiýđịnh thâu tóm tậpđoàn,ônggiàanhramặtủnghộCường,đưaanhlênghếchủtịchtậpđoànkhiCườngmớivừabướcsangtuổibamươi.PhongsangMỹtìmLinh,mặcchocôxuađuổithếnàocũngquyếttâmởlạigiúpcôvượtquagiaiđoạnkhókhănnhất,giúpcôchămsócAlexvàhiện tạianhđangcùngcôđiềuhànhmộthệthốngsiêuthịminivôcùnglớnởViệtNam.Tiềnvốndohaingườicùng bỏ ra, cộng với óc kinh doanh siêu việt của Phong đã giúp cho haingườikhôngnhữngđứngvữngtạithịtrườngViệtNammàcònnhanhchóngmởrộngmạng lưới làmănkhắpcảnước.Hiện tại,Phongbắtđầu lấn sânsangcảkinhdoanhnhàhàng.

-Emkhôngthểbắtmìnhanhđươngđầuvớitấtcảđược.Làmbàchủnhưemcũngquásungsướngnha!–Phongtỏvẻđaukhổ.

-ChừngnàoanhlấyđượcWinter,chúngtasẽbàntớichuyệnnày.Hiệntạiemthấyanhvẫnrấtnhànrỗiđấy,nếukhôngthìlàmgìcóthờigianđợimẹconemtớitậnhaitiếngđồnghồngoàisânbaynhưthế.

-Ặc…–Phongtắttiếng,hoàntoànhiểurõsựươngngạnhcủaAlexlàditruyềntừai.

NhưngrồianhchợtnghiêmtúchẳnkhinóitớiWinter:-Em thật sựmuốn lấy lạiWinter sao?Vấnđềđókhôngkhó, tậpđoàn

HoànMỹsắpkhôngchèochốngnổinhữngchiphíđắtđỏchoWinter rồi,anhcó thểmualạivớigiárẻnhấtcó thể.Nhưngnếuemkhônglàmgì thìcuốicùngAlexvẫncókhảnăngthừakếcaonhấtmà.

-Vậychẳnglẽđểnhữnggìbốembỏracứthếmấtđisao?EmchỉcầnWinter,nhữngtàisảnkháccủatậpđoànHoànMỹ,emkhôngcóhứngthú.Alexsẽtựlochocuộcđờinó.Nhữngmóntiềnthừakếchỉlàmnóthiếuđibảnlĩnhđươngđầuthôi.

-Nhữnglờinàycủaemlàmanhnghĩtớiai,embiếtkhông?-Ai?-NguyễnĐại.Hắntasinhrađúnglàđểlàmkẻđứngđầu.Chỉkhôngngờ

sausáunăm,hắnthậmchícòntiếnxahơncảtrướcđây.Khôngchỉlàôngchủcủahệ thốngcủahàngănnhanhVietfoodcómặt trênkhắpcác thành

phố lớn tạiViệtNammàhiện tại hắn cònđangmở rộng rakhắp châuÁ,thậmchísắpsangchâuÂuvàMỹ.Emcótinđượckhông?

NghePhongnhắctớicáitênnày,timLinhtưởngnhưđãlạnhbăngbỗngnảylênmộtnhịphoảnghốt.

Anh hiện nay đã tiến xa đến thế sao? Chắc hẳn anh đã làm việc điêncuồngmớicóthểđạtđượcnhưvậy?Anhcókhoẻkhông,đãcógiađìnhmớihaychưa?NhưÝcủacôcókhoẻkhông,đãlớnđếnchừngnàorồi?Tínhrathìnămnayconbé sẽvào lớphai.ỞMỹcôcónhiềubạnbè,nhưngcuốicùngvẫnkhôngthểnàothoátkhỏicảmgiáclạclõngmỗiđêmômconngủ.Mặc dùmỗi lần hai mẹ con đi xa, Phong hầu hết đều đi theo, nhưng côkhông thể tiếp nhận tình cảm của người đàn ông này được. Cảm giác côquạnhluônđeođuổicômỗiđêm,vànhữnglúcấy,côđiêncuồngvùimìnhvàoquá khứhạnhphúc khi cònở bênĐại vàNhưÝ.Đó là những thángngàyngắnngủinhưngđẹpnhấtcuộcđờicô.

CHƯƠNG68CUỘCGẶPGỠBẤTNGỜ

Trẻconrốtcuộcvẫnlàtrẻcon.DùđãđitớihàngtrămkhuvuichơinổitiếngtrênthếgiớinhưngAlexvẫnkhôngthểnénnổisựvuivẻkhiđượcmẹđichơicôngviênThủLệchơi.

HồThủLệvẫntrongvàphẳnglặngnhưngàynào.Nhữngđôitìnhnhânvẫndậpdìubênnhau.Nhữnggiađìnhvẫnvuivẻvớitiếngcườingậptrànhạnhphúc.

-Mẹ,tạisaobốkhôngđicùngchúngta?–Alexngâyngôhỏimẹ.Lảng tránh câu hỏi của con trai, Linh nhìn ra xa phía hồ để cảmnhận

nhữnglàngióthổivềtừquákhứtươimáttâmhồnmình-Linh…Linhquayđầulạinhìn,chỉthấyphíasaulưngcómộtngườiđànông,tay

dắtmộtbégáiđangkinhngạcnhìncô.Dùđãquamộtthờigiandàikhônggặpnhau,ngườicógiàđiđôichút,nhưngLinhvẫnnhậnngayraanh.Sáunăm,Minhhiệngiờtrôngphongtrầnhơnxưarấtnhiều.Vẻcươngnghị,rắnrỏicủangườilínhhiệnrõlêngươngmặtanh,dángđứngcủaanh,vàcảđôimắtanh.ÁnhmắtcủaLinhtrượttừtrênngườiMinhxuốngđứabégáiđượcanhdắt theo.Côbéchừngbảytuổi,dabánhmật,mắt to tròn,đenláy, lúcnàyconbécũngđangchớpchớpmắtnhìncôlạlẫm.LinhkhẽgiậtmìnhkhinhậnraconbéhaohaogiốngNhậtLệ.Chẳnglẽđâylà…

Côcònđangnghingờ,Minhđãtrựctiếpkhẳngđịnhvớicôbằngcáchcúiđầunóivớiđứabégái:

-NhưÝ,chàodìđi.

-Cháuchàodì–NhưÝngoanngoãnkhoanhtaylạichàocô.CóthểthấyconbéđãđượcnuôinấngvàgiáodụcvôcùngchuđáoLinhrunrunđứngdậy,nhìnhaichúcháuhọ.Alexthấytaymẹrunlênthì

ngơngácnhìncô,lạinhìntớihaingườixalạởđốidiệnbằngánhmắthằnhọc.Nókhônghiểu“dì”nghĩalàgì,chỉthấymẹrunrẩynhưmuốnkhócthìnghĩrằnghaingườiđốidiệnkiađangbắtnạtmẹ.

-NhưÝngoancủadì–Linhbướclênmấybước,sauđónhẹnhàngômlấyđứacháugáibébỏngcủamình.

Sáunăm trời, côchưamộtphútnàonguôinhớvà lo lắngchođứanhỏnày.

Alexthấymẹđộtnhiênrờikhỏimìnhvàđiômmộtđứanhỏkhácthìbắtđầumếumáo,haimắtầngậcnước.Sauđónókhócòalên:

-Oaoa,mẹkhôngcầnAlexnữa.MẹbỏrơiAlexrồi.Bấtngờnghetiếngkhóccủathằngbé,cảMinhvàLinhđềunhìnnó.Linh

bốirốibuôngNhưÝra,sauđóbếcontrailênvỗvềnó:-Alexngoan.MẹkhôngbỏrơiAlexđâu.Mauchàochúvàchịđi.Đượcmẹdỗdành,lậptứcthằngnhócnínkhócngay,nhưngnóvẫnương

bướngkhôngchịuchàoMinhvàchịnó.-Xinlỗianh…–Linhgượngcười–Tạiemchiềuconquánênnómới

bướngbỉnhnhưthế.-Khôngsao.Thậtbấtngờkhigặpemởđây.Emvềnước lâuchưa?–

Minhcườihiềnlành.-Mẹconemmớivềtuầntrước.AnhđưaNhưÝđicôngviênchơisao?

NhưÝ,conđichơicóvuikhông?–Côcúiđầunhìnđứacháuđangđưađôimắttotrònnhìnkhôngdứtmắtvàongườiphụnữtrướcmặtmình.

-Dạ,vuilắmạ!-Ừ, dì cómangquà cho conđấy.Đợimột hai ngàynữa, dì sẽ tới xin

phépbốcon,chocontớichơivớidìvàemAlexnhé!NhưÝdườngnhưchưahiểuýcô, lạingẩngđầuđợiýkiếncủaMinh.

Minhcười,xoađầuconbégiảithích:-NhưÝ,đây làdìLinhcủacon.Chúđã từngkểchoconngherồimà.

Hồiconcònnhỏ,chínhdìđãnuôiconđấy.NhưÝngheMinhnóivậythìmắtcàngmởlớnhơn,“A”lênmộttiếng,

sauđólạichămchúđánhgiácô.Sauđóconbéthốtlên:-Dìđẹpquá!Linhgậtđầucười,nếukhôngphảicôđangbậnbếAlexthìchắcchắnsẽ

ômlấyđứacháunàychothỏabaongàymongnhớrồi.Linhnhìnđồnghồ,sauđóđềnghị:-Cũngmuộnrồi,haylàemmờihaichúcháuđiăn,vừaănvừathongthả

nóichuyệnnhé!- Thôi, để khi khác, anh vẫn đang nghỉ phép nên còn nhiều thời gian.

HômnaybốNhưÝđicôngtácxavềnênhaichúcháuphảivềăntốiởnhà.Linhngầnngừ,sauđómiễncưỡnggậtđầu:-Vậycũngđược,thậtmừngvìgặphaichúcháuởđây.Haingườidẫnhaiđứatrẻđivềhaingả,tronglòngngườinàocũngngổn

ngangsuynghĩ.

CHƯƠNG69THAYĐỔISAUSÁUNĂM

Trongmộtphòngngủrộngrãicótớihaicửasổ,bênbànlàmviệc,cómộtngườiđànôngđangngồichămchúđọcbáocáo.Aibướcvàocănphòngnàycũngsẽbịkinhngạctộtđộ,bởingoàimộtchiếctủđựngquầnáo,tấtcảcònlạichỉcósáchvàsách.Đángtiếclàtrừngườithântrongnhàcủaanh,chưacómộtaicócơhộiđượcnhìnthấygia tàikhổnglồnàycả.Nội thất trongphòng đều lấymàu kem và cà phê làm chủ đạo nên càng làm không khítrongphòng thêm trầmổn.Lúcnày,dướiánhđèn tỏa ra từchiếcđènnhỏtrênbàn,gươngmặtngườiđànôngsángbừnglênmộtvẻđẹphàkhắc,lạnhlẽo.Nhiềunămnay,ngườiđànôngnàyđềumangtheogươngmặtlạnhnhạtnàygặpmọingười,trừnhữngphútnhỏnhoibêncôcongáicủamình.

Sáunămqua,nếunóitớiđổikhác,cólẽthayđổilớnnhấtcủaĐạilàtínhcách.Ngườiđànôngluônvuivẻ,lạcquankhitrướcđãgầnnhưkhôngcòntồntạinữa,thayvàođólàmộtconngườichỉbiếtsốngchếtvớicôngviệc.Sáunăm,Đạilàmviệcđiêncuồng,khôngcònbiếttớimọithứxungquanhnữa,vàthànhquảanhđạtđượccóthểkhiếnbấtkỳmộtngườinàocũngphảighentỵ.Mộtkhuvuichơigiảitríngayrìathànhphố,mộtseriesnhàhàngănnhanhcómặtkhắpcảnước,anhtrởthànhmộttrongnhữngôngchủtrẻnổibậtnhấttronggiớidoanhnhân,thườngxuyêngópmặttrêncácthờibáokinhtế.Nhưngvềgiađình,anhlạivôcùngkínđáo,ngườitacũngchỉbiếtanhcómộtcôcongáiriêngvừabướcvàotuổiđihọc,cònvềmẹcủacôbéấy,chưaai từngnghenóiqua.Nhữngbí ẩnquanhcuộc sốnggiađìnhcủaanh làmnhiềungườiphảibàntán.Đặcbiệtlàcáccôgái,khôngítngườibạodạntấn

cônganh,nhưngthứmàhọnhậnđượcchỉlàsựtừchốivôcùnglịchsự.Sáunăm,anhtrởthànhngườichađơnthânmẫumựcnhấttrongmắtmọingười.Sángđilàm,tốitrởvềnhà,rảnhrỗiđưaconđichơi,dạyconhọcbài,cólẽtrênđờinàykhôngcònngườichanàotuyệtvờihơnthế.

Khôngaibiếtnỗibuồn,nỗiđauâmỉtrongsâuthẳmtimngườiđànôngấy.Khôngaichạmđượcvàonó,kểcảngườimàbaonămnayanhcoilàtrikỷ: Tường Vi. Sáu năm, Tường Vi đã có những bước tiến dài trong sựnghiệp,nhưngtrongtìnhcảm,côlạibiếnmìnhthànhmộtngườimùquángvàcốchấp.Dùanhcócốgắnggiải thích thếnào,côvẫnươngbướng lựachọnởbênanh.Sáunămnay,côsốngnhưngười tìnhcủaanh,chấpnhậnlàmcáigiỏtrútmọiphiềnmuộnchoanh,côtìmmọicáchchạmvàonơisâuthẳmnhấttronglònganh,nhưnghoàntoànvôích.Đạiởbêncôgiốngnhưmộtsựđềnđáp,giốngnhưmộtthóiquenkhóbỏ,nhưnganhkhôngthểnàoyêucô.Dườngnhư,tráitimanhđãhoàntoànbịphongbếbởimộtchiếclồngnỗiđaukhôngbaogiờgỡbỏrađược,vàanhcũngkhôngmuốncởi.Khôngtớiđượcvớinhauthìsao?Xanhauthìsao?Anhvẫnyêungườiấy,lạivẫnhậncô,vẫnnửamongmỏicô,nửalạinguyềnrủacô.

Côlàngườiphụnữduynhấtđượcphéptồntạitrongtimanh.Đạiđangchămchúnghiêncứubảnbáocáothìchợtnghecótiếnggõcửa.

Anh ngẩng đầu, trán hơi nhăn lại đầy phiền muộn, nhưng rồi lại giãn rangay.Khôngđợianhlêntiếng,ngườibênngoàicứthếmởcửabướcvào.

-KhôngphảichúđangdạyNhưÝhọcbàisao?–Đạicaumàyhỏikhithấycậuemtraiút.

-Emchoconbénghỉrồi.Trẻconkhôngnênđánhmấttuổithơ,mớivàocấpmộtthôimà,khôngcầnépnóhọcnhiều–Minhkéoghếngồixuống.

Đạiliếcmắtnhìncậuemtrai,baonămrồimàcáitínhngôngcuồngvẫnkhôngbỏđược.

-Anhcócầnbậnrộnthếkhông?NhưÝcàngngàycànglớn,congáilạitrưởngthànhsớmhơncontrai.Conbérấtnhạycảm,anhnênquantâmtớiconnhiềuhơnmộtchút–Minhthấyanhtraivẫndánmắtvàomấytờbáocáothìbấtbìnhgópý.

-Chúrảnhvậysao?Vậythìkiếmmộtcôgáirồicướiđichobốđỡbuồn–Đạiphớtlờlờiphêbìnhcủaemtrai,lảngsangmộtchủđềkhác.

-Khôngphảichúngtađangnóichuyệncủaanhsao?–Minhchánnảnlắcđầu –Hôm nay em đưaNhưÝ đi chơi, con bé nói rằng lâu lắm rồi anhkhông đưa nó đi đâu hết, toàn là “mẹTườngVi” nào đó dẫn đi. Sao anhkhôngcướiquáchcôgáiđóđi,choconbécómộtngườimẹthựcthụ.

-Việccủaanh, chúkhôngcầnxenvào.Ngàymai chúđưabốvàLâmsangnóichuyệnngườilớnvớigiađìnhbênkia,quàcápanhđãnhờngườichuẩnbịchuđáorồi,mailấyxecủaanhmàđi,anhsẽgọingườitớiđónđilàm.

-Emnghenóinhàcôgáiấyởxómlaođộng,ôtôkhôngđivàođượcđâu.Haylàđixemáythôi,cũngngayngoạithànhthôimà.

Đạingẫmnghĩmộtchútrồigậtđầu.-Ừ,tùychúsắpxếp,hỏiýkiếnthằngLâmxem.Mànóvềchưa?-Chưa.Nghenói tốinayhaingườiđichọnváycướivàđịađiểmchụp

hình,xonglạicònphảiđưacôkiavềnhà,chắckhuyamớivề.Lâmởtrongtùnămnămthìđượctrảvềnhàvìcảitạotốt.Saukhivềnhà,

nhờĐạisắpxếp,anhvàolàmởmộtvị tríbánhàngtrongkhuvuichơidoĐạilàmchủ.Ởđâyanhđãgặpmộtcôgáibánhàngxinhxắn.Haingườiyêunhauvàquyếtđịnhmùathunàysẽtổchứclễcưới.

-Ừ.Thếthôi,chúchoNhưÝđingủgiúpanhrồicũngvềphòngnghỉđi.MặcdùĐạiđãlêntiếngđuổinhưngMinhvẫnganlỳngồilại.Thấycậu

emtraikhôngcóvẻđứngdậy,Đại lạingẩngđầunhìn lầnnữa.Minh thấyĐạinhìnmìnhthìcười,sauđómớiquyếtđịnhnóirađiềumàmìnhrấtmuốnnói:

-ChiềunayemvàNhưÝđãgặpmộtngườiởcôngviên.-Ai?–Đạithờơhỏi,tayhíhoáygạchxóa,ghichéplênbảnbáocáo.-Linh.Côấyvàcontraiđãvềnướcrồi.BàntayđangviếtcủaĐạiđộtngộtngưnglại,mặtanhcũngcứngngắc,

trái timđangđậpnhịpnhàng trong lồngngựcnhưhẫngmộtnhịp.Mặcdùtronglòngtưởngđãlạnhgiá,nhưngkhinghengườikhácnhắctớitênngườiđó,Đạikhônghiểutạisaotâmtrímìnhlạiloạnlênnhưthế.Nhữngconchữdướitaynhưđangnhảymúaanhkhôngthểnàotậptrungnổivàocôngviệcnữa.

Minh thu hếtmọi phảnứng của anh trai vào trongmắt.Dù cho những

phảnứngđóchỉlàthoángqua,rấtnhanhĐạiđãlấylạivẻđiềmtĩnhvàlạnhlùngvốncócủamình,nhưngMinhbiếtcómộtconsóngngầmvôcùnglớntronglònganhtrai.Thôivậy,nếuhaingườinàycòntìnhcảmvớinhauthìanhcũngkhôngngạilàmôngmaimộtphen!

-Thìsao?–Đạilạnhnhạthỏilại.-CôấyđãthấyNhưÝvànóirằngsẽtớixinphépanhchoconbétớichơi

vớimẹconhọ,-Khôngbaogiờ–Đạilạnhlùnggạtđi.-Vìsaovậy?DùsaoLinhcũnglàdìruộtcủaNhưÝcơmà.Khôngthểvì

khúcmắcgiữahaingườimàđểtrẻconphảichịuthiệtthòiđược.-Khôngliênquangìtớikhúcmắccủangườilớncả.Nhưngcôtavốnđâu

cóquantâmgìtớiNhưÝ,côtakhôngxứngnhậnlàmdìcủaconbé.-Đãcóchuyệngìsao?Chẳnglẽanhvẫngiậnchuyệncôấykhôngthểvề

thămNhưÝkhiconbéốm?–Minhcaumày.-Đâykhôngphảichuyệncủachú,chúrangoàiđi.-Anhkhônghốihậnchứ?–Minhbậtdậy,cườinhưkhônghềcócuộc

tranhcãinàovừadiễnra.-Hốihận?Chúthấytôisẽhốihậnsao?-Được,vậythìemyêntâmrồi.Nếuanhkhôngcóhứngthú,vậyemsẽđể

côấytrởthànhemdâucủaanh.Minhchốtcâucuốicùngrồixoaylưngbỏrangoài.NhữnglờicủaMinh

làmĐại không thể tập trung làm việc nữa.Minhmuốn lấy cô và biến côthànhemdâucủaanhư?Ngườiđànbàcủaanh,phải,dùhaingườikhôngtớivớinhaunhưngđến lúcnày trong lònganhvẫnmặcđịnh lànhư thế.Anhngảngườiraghếdựa,đầuóclạibắtđầuquaycuồngvớinhữnghìnhảnhđanxengiữaquákhứvàhiệntại.

Cuốicùng,khikhôngthểbắtmìnhquaylạivớiđốnggiấytờngổnngangđược,anhđisangphòngNhưÝ.

-NhưÝ,ngàymaibốđưaconđichơinhé!–Anhvuốt tócconbékhithấycongáiđangnằmvẽtranhtrêngiường.

-Vâng?Nhưngbốkhôngbậnsao?–NhưÝnhổmdậy,sàvàolònganh,vuivẻhỏilại.

Conbébiếtanhluônbậnbịunênmỗilầnmuốnđichơi,nóđềuhỏixem

bốnócóbậngìhaykhông?Đạilắcđầucườivớicon:-Không,ngàymaibốđượcnghỉ.Conthíchđiđâu?Tớikhuvuichơicủa

bốchứ?-Không,ởđóconchơichánrồi–NhưÝlắcđầungẫmnghĩ,rồisauđó

reolên–A,bốđưaconlênVincomxemphimnhé!-Đồngý!-MẹTườngVicóđicùngkhôngbố?-Không.Chỉcóbốvàcongáibốhẹnhòvớinhauthôi–Đạicúiđầuhôn

lêncáimálúmđồngtiềncủacon.-A,tuyệtvời.Conyêubốnhất–NhưÝômlấycổanhvàcũnghônchụt

lênmábố.Khicongáiđãngủ,Đạikéochănchocongái, rồimới rờikhỏiphòng.

Đêmnaysẽlàmộtđêmrấtdài.

CHƯƠNG70CHÁUBỊLẠCMẤTDADDYRỒI

Công viên giải trí Fairy Tail nằm ngay ngoài rìa thành phố, cạnhmộttrongnhữngconđườnggiao thông lớndẫn lênphíaBắc.Mấtbanămxâydựngkhôngngừngnghỉ, hiện tại, dùmớiđi vàohoạtđộngđượchơnmộtnămnhưngFairyTailđã trở thànhđiểm tới lý tưởngcho rấtnhiềukhách,đặcbiệtlàtrẻem.Ngoàinhữngtròchơivậnđộngngoàitrời,trẻemcòncóthểthamgiacáctròchơiđiệntử,chơibắnsúngsơn,cósântrượtpatin,hồcâucá,còncóbểbơicaocấp.Ngoàira,tạiđâycòncómôhìnhrừngnúithunhỏđểphụcvụchocáchoạtđộngcắmtrạidãngoạivàgiáodụccácemýthứcbảovệmôitrường,bảovệrừng.ĐặcbiệtnhấtlànơinàycócáckhumôphỏngcảnhsắcvàtrangphụccủacáccâuchuyệncổtíchnhưnhàcủaBảychú lùn, vỏ ốc sên khổng lồ trong truyện “Chú bé tí hon”, thế giới của“Nghìn lẻmột đêm” hay không gian của “TấmCám”, của “Cây tre trămđốt”, của “ThánhGióng”.Nơi này còn cómột hệ thống các cửa hàng ănnhanhđộcquyềncủaVietfood,làmchothươnghiệucủaVietfoodcàngngàycàngnổitiếng.

KhôngcónhiềungườibiếtôngchủthựcsựcủaCôngviêngiảitrínàylàai, nhưngngười ta không thểkhông thánphụcý tưởngxâydựng của conngườiđó.Phảiyêutrẻcontớithếnàomớicóthểtạorađượcmộtnơinhưthiênđườngdànhchochúngthếnày?Hơnnữa,dùchiphícácdịchvụcócaomộtchútnhưngvẫnkhiếnngườitahàilòngkhirờiđi,khiếnngườitacảmthấysốtiềnmìnhbỏrakhônguổngphíchútnào.

Lúcnày,ôngchủtrẻđóđangnhàntảnđibộtrongbãicỏcạnhhồcâucá,

giốngnhưmộtngườikháchhơn làôngvua củanơinày.Anhnhìnnhữngđứatrẻđangngồicạnhngườithântrongcácchòicâu,thấychúngcườihồnnhiên,dùmiệngkhôngcườinhưngđôimắtanhcũngngậptrànhàilòng.Khianh xây công viên giải trí này, anh luôn nghĩ tới cô con gái bé bỏng củamình,muốncongáimìnhsẽlàcôcôngchúaxinhđẹpnhấttrongxứsởcổtíchdiệukỳ tạiFairyTail.Anhxâydựngnóvì tìnhyêuvớicongáinhiềuhơnlàmụcđíchkinhdoanh,chỉkhôngngờtớigiờphútnày,FairyTailđãmanglạichoanhmộtnguồnlợinhuậnkhổnglồ,khôngthuakémgìhệthốngcửahàngănnhanhVietfood.

Đangđi chầmchậm,chợt ánhmắtĐạidừng lại trongmột chòi lánhỏ.Trongchòingoàihaibộđồcâucá,mộtchongườilớn,mộtchotrẻcon,mộthộpbánhbọcdở,haichainướcsuốiđãvơinửavàmộtcậubéconđangngủlăntrênsànchòi.Ánhnắngchiếuvào,hắtthẳnglênkhuônmặtbụbẫmvàtrắngtrẻocủacậubé,nhưngnóvẫnkhôngtỉnhlại.Nếuchỉbìnhthườngthìanhsẽbỏqua,nhưnglúcnày,tưthếngủcủacậubélàmchoanhcảmthấychỉ cần nó lật ngườimột cái sẽ lập tức bị rơi xuống hồ.Đại nhìn quanh,khôngthấycóbảovệnàoởgần,anhđànhthởdàimộthơivàtiếntới,trongđầuthầmnghĩkhôngbiếtngườinhàcủacậunhócnàyởđâumàđểconcáingủởmộtnơinguyhiểmnhưthếnày?

Đạinhẹnhàngbướcvàochòi,cậubévẫnngủsay,đầugốilênmộtcáitúivảimềmmàuxanh,rấtphùhợpvớitrangphụctrênngười.Khuônmặtcậubénhìnnghiêngrấtxinhvàđángyêu.Anhcúixuống,ômlấycậubé,địnhđánhthứcnó.Khôngngờvừamớiômlấycậunhócthìcậunhócđãômchặtcổanh,mắtnhắmmắtmởnóibằnggiọngngáingủ:

-Daddy,saobốđilâuvậy?Đangtrongtìnhtrạngngáingủ,màĐạilạiđứngchắnánhnắngmặttrời

nêncậunhócchưathểphânbiệtđượcngườiđangômnólàmộtngườilạ.Nólạigụcđầulênvaianhngủngonlành.Đạithấytimmìnhấmáphẳn,khônghiểusaolạicócảmgiácgầngũivớicậunhócnàynhưthế,giốngnhưđólàcontraianhvậy.Anhvỗnhènhẹlênlưngnó,sauđóbướcrangoài.

Đạiđưamắtnhìnquanh,cuốicùngcũngnhìnthấyanhchàngbảovệđanglữngthữngởđằngxa,anhlậptứcvẫytayrahiệuchoanhtatớigần.

Tấtnhiênngườibảovệnàykhôngbiếtđâylàôngchủcủamình,nhưng

dođượcđàotạokhátốtnêntháiđộcủaanhvẫnvôcùnglịchsự.-Anhcóphảingườiquảnlýkhuvựchồcâunàyhaykhông?-Dạđúng,anhcầngìạ?-Vậyanhcóbiếtailàngườithuêchòicâusốchínnàykhông?–Đạiquay

đầuhướngvềnơimìnhvừabướcra.Ngườibảovệ tỏ rakinhngạc.Anh ta tấtnhiênbiếtngười thuêchòi số

chínnàylàhaibốcon,giờnàythấyĐạiômthằngnhócbướcratừđónênanhtavẫnnghĩĐạivàthằngnhócchínhlàhaingườiđó.Khôngngờbịhỏimộtcâunhưthế,anhtacứthừngườirakhôngbiếtđápthếnào.Lúngtúngmộthồi,cuốicùnganhtacũnggậtđầu”

-Vâng, cómộtngườiđànôngcùngcon trai củahọởđây.Họ thuêbatiếng,lúcnàycũngcònbamươiphútnữamớihếtgiờcâu.

-Vậyanhcóbiếtbốchúnhócnàyđiđâukhông?Ngườibảovệlắcđầu.Hỏithếnàykhácgìlàmkhóanhta.Anhtaquảnlý

cáihồcâunàycótớihơnchụcchòi,làmsaocóthểquantâmtớimộtngườinàođóđược.

Đạithừngườirasuynghĩ,sauđónói:-Nếu người đàn ông đó quay lại, nói với anh ta lên đón con ở phòng

Trưởngquảnlý.Thằngbénàyngủmộtmìnhởđâysẽcóthểbịrơixuốnghồ,rấtnguyhiểm.

Ngườibảovệcaumày,mặcdùkhôngthíchcáchnóichuyệnnhưralệnhcủangườiđànôngnày,nhưnglạikhôngthểphảnkhángtrướcuyápvôhìnhtỏaratừanhta.Đạithấyanhtabiểuhiệnnhưthếthìkhẽthởdài,sauđónói:

-Thôi,vậyanhkiếmmộttờgiấy,viếtvàđểlạitrongchòiđó,nếuanhtaquaylạisẽthấyvàtớinhậncon.

Nóirồi,ĐạiômcậubéđivềphòngTrưởngquảnlý.Sáugiờtối,Đạiđịnhbụngsẽvềnhàsớmthìlạithấyquảnlýhớthảichạy

tới:-AnhĐại,vẫnchưacóaitớinhậnthằngbékia?Làmsaobâygiờ?Chẳng

lẽcóngườicốýbỏnóởđây?Đạigiậtmình,bậnbịumộthồikhiếnanhquênđiviệcmìnhđãđểthằng

nhócngủ lạiởphòngquản lý.Lúcnày, khôngngờngườinhà củanóvẫnchưatìmtới,chẳnglẽlàkhôngnhậnđượclờinhắncủaanh?Nhưngnếubị

lạccon,ngườitathườngsẽtìmtớibanquảnlýđểthôngbáotìmtrẻlạcchứ?Linhcảmcóchuyệngìđókhácthường,anhhỏi:

-Thằngbédậychưa?-Đãdậy,đangkhócbùlubùloalên,nhưngnónóibằngtiếngAnh,bọn

emnghekhônghiểu–Ngườiquảnlýnhănnhóđáp.-Đượcrồi,đểtôiđến.Đạimặc lạiáovestsauđórảobước theochânngườiquản lývềphòng

củaanhta.Chỉthấythằngnhócđangkhóc,mặttèmlemnước.Lúcanhbướcvào,nónhìnanhnhưngkhôngnóigì,miệngchỉlặpđilặplạimộtcâubằngtiếnganh:

-Cháumuốnmẹ.-Đượcrồi,nhóc,cháulàđànôngvàcháukhôngnênkhóc–Đạibướclại

gần,xoatócthằngbévànóivớinóbằngchínhngônngữmànóđangnói.Thằngnhócngẩngđầunhìnanh,đôimắttotròn,ngâythơcủanódường

nhưđangtìmkiếmmộtsựthânthiệntừngườiđànôngnày.-Chúlàai?Cháumuốnmẹ.-CháubiếtnóitiếngViệtmà,đúngkhông?–Đạiđộtngộtchuyểnsang

hỏinóbằngtiếngViệt.Thằngbégậtđầu,khônghiểutạisaođộtnhiênlạihỏivấnđềnày.-Chúsẽđưacháuvềvớimẹ.Nhưngcháucóbiếtmẹcháuđangởđâu?

Hômnaycháutớiđâycùngbốmẹsao?-Không.Cháuvớidaddytớiđây.Nhưngdaddybỏcháuđirồi.Oaoa…

Daddykhôngcầncháu…–Thằngnhócđangnướcmắtngắnnướcmắtdài,vừanóitớiđâythìlạikhócầmlênmộtcáchđầytủithân.

-Nào,cóphảichúđãnói,làcontraithìnhấtđịnhkhôngđượckhóc,đúngkhông?–Đạingồixuốngcạnhnó–Trướchếtnóichochúbiếttêncủacháu,sauđónóichochúbiếtcháuởđâu,chúsẽđưacháuvề.

Thằng nhóc nhìn anh, cảm thấy anh rất đáng tin cậy thì lập tức lục từtrongchiếctúivảicạnhngườiramộtmẩugiấygấptưvàđưachoanh.Đạingạcnhiên,mởrathấytrongcómấydòngchữ:

“AlexVũ.Địachỉ:ẨmThựcĐạoQuán,số8,ngõ201,đườngX,HàNội.Sốđiệnthoại:0915xxxxxxhoặc0944xxxxxx.”

-Cháuởđây sao?–Đạigiậtnảyngườikhiđọc tớidòngđịachỉvà số

điệnthoạitrêntờgiấy.Một tronghaisốđiện thoạinàychẳngphải làcủaôngCương,ôngchủ

củaẨmThựcĐạoQuánhaysao?Thằngnhócnàykhôngngờlạilàconcháucủaông.Đạicònđangngẩnratrướcsựtrùnghợpnàythìngườiquảnlý,saukhigặpmộtnhânvienbảovệ,lúcnàyđãtrởlại,nóinhỏvớianh:

-AnhĐại, có thể bố cậu nhóc này chính là người đã được người củachúngtađưaxuốngbệnhviệndướiHàNộichiềunay.

-Sao?Anhtabịlàmsao?–Đạigiậtmìnhhỏilại.-Anhtađộtnhiênnônrarấtnhiềumáu,sauđóngấtđiởbãigửixe.Nhân

viêncủachúngtađãđưaanhtavàothẳngtrongthànhphố.Xeôtôcủaanhtahiệnvẫnởtrongbãi.

-Tôihiểurồi.Tôisẽđưacậubénàyvềnhànó.Nóirồianhlạiquaysangnhìnthằngbé,sauđórútđiệnthoạiravàbấm

sốgọisốcủaôngCương.-CháulàĐại.HiệntạibéAlexVũđangởchỗcháu,bốthằngbébịbệnh

nênđãđượcchuyểnthẳngvềbệnhviệnbằngxecấpcứu.Mộtlátnữacháusẽđưathằngbévềchỗbác.

ĐạingheôngCươngcảmơn,sauđóđưamáychoAlex:-Ôngcháumuốnnóichuyệnvớicháu.Thằngbécầmlấyđiệnthoạiáplêntai,saukhinghetiếngcủaôngCương

ởđầumáybênkiathìnóbỗngtrởnênvuivẻhẳn:-Conkhôngsao?Chúnóichúsẽđưaconvề.-…-Vâng,consẽngoanmà.Ôngngoạikhôngcầnlolắng.Nóixong,thằngnhócđưađiệnthoạilạichoanh,Đạilạinóithêmvớiông

Cươngvàicâu,hứasẽđưathằngbévềnhàantoàn,sauđóôngCươngmớiyêntâmcúpmáy.

-Đinàonhóc,chúđưacháuvề.Đạivừa láixe, thỉnh thoảng lạingoảnh sangnhìngươngmặtđangdán

chặtvàocửakínhnhìnrabênngoàicủa thằngnhóc.Bấtchợt,anhnghĩramộtvấnđề,ôngCươngvốnkhônghềcócongái,tạisaothằngbénhócnàylạiông làôngngoại?Rồinhưcómột linh tính,anh thấy timđập loạn lên,khókhănlắmanhmớikìmlạiđượcsựkíchđộngcủamình.Anhhỏithằng

nhócmộtcâubângquơ.-Alex,chúthấytiếngAnhcủacháurấtgiỏi.Cháumớiởnướcngoàivề

sao?Bốmẹcháucũngởđóluônà?Alexquayvàonhìnanh,sauđóđưatayxoaxoađầu,cuốicùnggậtđầu,

ngaysauđólạilắclắcđầu.Đạibậtcườihỏi:-Saothế?Saolạigậtrồilạilắc?-Chỉcócháuvớimẹởnướcngoàivềthôi.CòndaddyởViệtNam.-Saovậy?Bốmẹcháukhôngsốngcùngnhausao?–Lúcnày,Đạigần

nhưcóthểchắcchắnthânthếcủathằngnhócnàyrồi.Nólàconcô,làcontraicủangườimàanhyêuthươngnhất,nhớnhung

nhiềunhất.Nócũnglàconcủangườibạnthânnhấtcủaanh,ngườiđãvìtìnhyêumàđẩyanhvàoconđườngphásản,khiếnanhmấtđiPhươngĐông,vàcướpmấtcảngườimàanhyêu.Nhưnganhkhôngthểghétbỏđứabénày,thậmchívừagặpđãthấyyêuthíchnó.

-Mẹvàdaddykhôngsốngchungvớinhau.Chỉcócháuvàmẹthôi.-Mẹcháulàmnghềgì?-Mẹcháulàđầubếp.-Woah,chắclàmẹcháunấuănrấtngon,đúngkhông?–Anhcười,giọng

điệutỏravôcùngngưỡngmộ.-Chắcchắnrồi–Alexhếchcáimũinhỏlênmộtcáchtựhào–Mẹxinh

đẹpcủacháunấuănlàtuyệtnhất.-Mẹcháurấtđẹpsao?-Đúngvậy,mẹrấtđẹp.Cácchúmanghoatớitặngmẹđềunóinhưthế.-Chà,vậylàmẹcháuđượcrấtnhiềungườitheođuổi?Cháucóthíchai

trongsốhọkhông?-Cácchúchocháurấtnhiềuchocolatevàđồchơiđẹp,nhưngcháukhông

thíchchúnàohết.-Vìsao?-Vìmẹđềukhôngthích.Mẹkhôngthíchthìcháucũngkhôngthích.-Vậynếumẹcháuthíchthìcháusẽthích?–Đạicườihỏi.Ngheanhhỏivậy,thằngnhócrachiềungẫmnghĩ,sauđóđáp:-Cháusẽthích,nhưngsẽkhôngthíchbằngdaddy.Đạicườikhôngnóigìnữamàtậptrungvàoláixe.ContraicủaLinhthật

sựrấtđángyêugiốngmẹvàthôngminhgiốngbố.Chắchẳncôđãdạydỗnórấttốt?Anhchỉkhôngngờlàcôcóthểganlỳsốngđộcthânvànuôiđứatrẻnàymộtmìnhngầnấynămtrời.TronglòngĐạichợtthấyvuivui.Anhlạiđềnghị:

-Alex,chúcháumìnhđiăntốiđãnhé!-Vâng.Cháucũngđóilắmrồi–Alexxoaxoacáibụngnhỏcủanó,đầu

gậtlialịa.-Nhưngnếuchúngtavềtrễ,mẹcháusẽkhôngphạtcháuchú?-Mẹcháuvềquêrồi,chúđừnglo.Nếumẹcháucóbiếtthìchắcchắnông

ngoạicũngsẽnóichomẹbiếtlàcháukhôngsao.-Nhócconthôngminhlắm.Vậycháumuốnăngì,chúchiêuđãi.-Gàránnhéchú!-Đồngý.Đạigậtđầucười,cònthằngnhócngồibêncạnhthìhoanhôkhôngngớt.

Mặcdùmẹyêuchiềunónhưngcũngrấtkhắtkhetrongviệcănuống,rấtítkhimẹchophépnóănKFC.Mẹcònnóinếuănnhiềugàrán,nósẽbịphìnhtoranhưquảbóng,sẽrấtxấuxí.ThếnênlúcnàykhiĐạihứađưanóđiăngàrán,tấtnhiênlànórấtvuivẻrồi.

CHƯƠNG71NHỮNGNỖIĐAUÂMTHẦM

TrongnhàhàngVietfoodtrênphốBàTriệu, lúcnàylàgầntámgiờtối,trêntầnghai,ngayởgócphòngnơicóthểnhìnxuốngconđườngphíadưới,cómộtngườiđànôngvàmột chúnhócđangngồi.Thằngnhócđangcầmmộtcáiđùigàrántrêntay,phùngmátrợnmắtmàgặmmộtcáchngonlành,dầurándínhđầytrêntayvàmánókhiếnngườiđànôngngồiđốidiệnkhôngkhỏibậtcười.Anhkhôngăngì,chỉcómộtchaibiatrướcmặtđãvơiđimộtnửa.

-Ngonchứ?–Đạithíchthúngắmnhìnthằngbéăn.Alexkhôngđáp,chỉgậtđầumộtcái.Saukhinuốtvàomộtmiếngthịtgà

lớn,nóvươnbàntaynhỏdínhđầydầura,cầmlấycốcpepsicủamìnhvàhútmộthơithậtmạnh.Cáibụngđãtạmthỏamãnrồi,nómớitạmbuôngchiếcđùigàránđãbịgặmnhamnhởxuống,đểyênchoĐạilautay,laumặtgiúpnó.

-Nếungon,lầnsauchúđưacháutớiđâyăn,chịukhông?-Nhưngchúđừngnóivớimẹcháunhé,mẹkhôngthíchchocháuăngà

rán–Alexgậtđầu,sauđócòncẩnthậndặndò.-Được,cóchú,mẹcháunhấtđịnhchophép.-Chúquenmẹcháusao?–Alexchớpchớpmắthỏi.Đạingẩnra,sauđólạicườiđáp:-Ừ,chúvàmẹcháulàngườiquencũ.-Mẹsẽkhôngchophépnếuchúngtaxinphépđâu.BácPhongnóimà

mẹcònkhôngđồngý–Alexlắclắccáiđầunhỏcủanó,thìthàonóivớianh

nhưđangnóimộtchuyệnvôcùngbímật.-BácPhonglàai?–Đạinhíumàyhỏi,mộtchútkhôngvuichợtxuấthiện

khinghetớitênmộtngườiđànôngkhácởbêncô.-LàbácPhongạ!–Alexngâythơgiảithích.-Làbạncủamẹcháuà?Alexrachiềusuynghĩ,sauđógậtđầuthaychocâutrảlời.Rồinólạitiếp

tụcchuyênchúvàoviệcgặmchohếtcáiđùigàrán.Đại quaymặt nhìn ra bên ngoài, nhưng ánhmắt cũng chẳng tập trung

đượcvàomộtcáigìcả.Trongđầuanhlúcnàychỉcóduynhấtmộtsuynghĩ:vậylàcôcũngchẳngchịunổicôđơn.Nhưngtạisaocôlạikhôngtáihôn?Chẳnglẽcôthựcsựmuốnsốngnhưvậycảđời?

-Thếmẹcháukhôngchophépthìchúngtabótayà?-Khôngạ.BácPhong thường léndẫncháuđi.Mẹkhôngbiết,hoặccó

biếtthìcũngchỉmắngbácPhongthôi.Hihi.-CháuthíchbácPhongkhông?- Có. Thích chứ ạ! Bác Phong là người chiều cháu nhất, sau daddy.

Nhưngdaddyrấtítkhiởvớicháu.NênchỉcóbácPhonglàngườihaybênhcháumỗikhimẹmuốnphạtcháu.

-CháucómuốnbácPhonglàmdaddycủacháukhông?Alexlắcđầu.-Tạisao?–Đạimỉmcườihỏi.-Vìmẹkhôngthích.Đạingẩnngười.Trẻconkhôngkhinàonóidối,nhưnganhcũngkhông

nghĩrằngthằngbénàylạihiểuchuyệntớinhưthế.Nhữngđứatrẻkhác,nócóthểsẽkhôngthíchchahaymẹnótáihôn,khôngthíchphảichiasẻngườimànóyêunhấtvớimộtngườixalạkhác,đóchỉlàsựíchkỷđángyêucủacontrẻ.NhưngAlexlạikhôngnhưthế,nókhôngthíchaiđóchỉvìmẹnókhôngthíchngườiấy.VậynếuLinhmuốnởbênaiđó,hẳnlàđứanhócnàysẽkhôngphảnđốigì?

Haichúcháungồiăntớihơnchíngiờ,sauđócólẽvìchơicảngàymệtnênvừangồivàoxe làAlexngủluôn.KểcảkhiĐạibếnóvàoẨmThựcĐạoQuán,theochânôngCươngđưanóvàogiường,thằngnhócvẫnkhônghềtỉnhlại.ĐạilặngnhìnôngCươngkéochănchoAlex,sauđótheosựra

hiệucủaông,haingườiđitớiphòngkhách.Đạivừauốngtràvừakểlạichoông Cương nghe chuyện xảy ra ngày hôm nay, kể cả chuyện Cường độtnhiênbịngấtvàđượcđưađicấpcứucanhcũngkhônggiấugiếm.Mấynămqua,ĐạithỉnhthoảngvẫnghéthămôngCươngnhữngkhirảnhrỗi,đôikhicònđưacảcongáitheo.

-CháucòngiậnLinhư?–ÔngCươngtrầmngâmnhấpmộtngụmtrà,sauđómớinhìnthẳngvàoanhhỏi.

Đại lặngyênkhôngđáp.Anhkhôngbiếtcáchnàođểnói rõchongườikháchiểunhữngmâuthuẫntronglòngmình,vàanhcũngkhôngmuốnnói.ÔngCươngthấyanhkhôngtrảlờichỉkhẽthởdàinóitiếp:

-Rốtcuộcthìcáccháucũngvẫnphảiđốimặtvớinhau.Concáicủacảhaiđềuđã lớn,chúnghĩcáccháucũngđủchínchắnđểkhôngcưxửnhưnhữngđứatrẻmớiyêunhaunữa.

-Chúđừnghiểu lầm.Chuyệncủachúngcháuđãhoàn toànkết thúc từhơnsáunămvềtrướcrồi–Đạilắcđầu.

-Khôngcócáchnàosao?Chúvẫnnghĩcáccháucòncócơhộitáihợpvớinhau.

-Chuyệnđólàkhôngthể–Đạikiênquyếtlắcđầu.-Phảirồi,chuyệnnàychỉcóngườitrongcuộcmớihiểuđược.Chúcũng

khôngthểcưỡngcầu–ÔngCươngkhẽgậtđầu.ĐạingẩngđầunhìnthẳngvàomắtôngCương,chỉthấytrongđôimắtấy

cóthêmchútưuphiền.Nhưngtronglònganhđãquyết,màmộtkhianhđãquyếtthìsẽkhôngthayđổinó,chuyệnhàngắnsẽkhôngbaogiờxảyra.Anhyêucôthìsao?Côcóđoáihoài tớianhư?Ngaycảkhicháugáicủamìnhphảiđứnggiữalằnranhsinhtửcôcũngđâucóđoáihoàitới.Thayvàođó,côthậmchívẫncòntâmtríđithiđấuvàgiảnhgiảiquánquânĐầubếpToàncầu.Vớimộtngườiđànbàthamvọngvàhamvinhnhưthế,anhcóhyvọngcóthểgiữcôchoriêngmìnhư?

Chào tạm biệt ông Cương, Đại ra xe trở về. Nhưng đi được tới nửađường, anh lại nhưnhớ ra liền lái xe về hướngbệnhviện, nơimàCườngđượcđưavềcấpcứuchiềunay.

Saukhicấpcứu,Cườngđãđượcđưavềphònghồisức.NhưngĐạikhôngvàophòngbệnhthămmàchỉghéquanhìn.Cómộtytáriêngđượcphụtrách

chămsócanh,ngoàirakhôngcóngườinhànàocả.-Ungthưgan?–Đạinhướngmàykhinghevịbácsĩnóiracănbệnhcủa

Cường.-Đúng,thậmchíđãlàgiaiđoạncuối.-Khôngđiềutrịgìsao?–Đạisữngsờkhinghetinnày.-Bệnhnhânđãtừnglàmphẫuthuậtcắtbỏmộtphầnganmộtnămtrước,

nhưnghiệntạithìtếbàoungthưganđãlankhắphailáganrồi.Khôngcócáchnàocả.Hơnnữa,dùbiếtbệnhnhưngbệnhnhânnàyvẫnliêntụcuốngrượucónồngđộcồncao,chúngtôicómuốncứucũnglựcbấttòngtâm.

-Vậy…còncóthểsốngđượcbaolâu?–Đạichầnchừmộtchútrồilạihỏi,tronglòngkhôngkhỏicảmthấyđauxótthaychobạnmình.NhữngoánhậnvớiCườngcũngđãhoàntoàntanbiến.

-Cầmcựđượccùnglắmchỉhai,bathángthôi–Bácsĩlắcđầu.ĐạithẫnthờđivềphíaphòngbệnhđặcbiệtcủaCường.ChỉthấyCường

nằmtrêngiường,nướcdavàngvọt,gươngmặttrànđầysứcsốngtrướcđâylúcnàycũngtrắngxác,đángthương.VậymàlúcnàyCườnglạichỉcómộtmìnhtrongbệnhviện.Đạikhôngcầnhỏicũngcóthểtưởngtượngrađượcnhững tháng ngày qua củaCường như thế nào.Biết bệnhmà vẫn thườngxuyênuốngrượuư?PhảiởtrongmộttâmtrạngthếnàothìCườngmớitìmtớirượuđiêncuồngnhưthế,hẳnlàrấttồitệ,chắcchắncòntệhơncảtrướcđây,khibảnthânanhbịCườnggiántiếpxôvàođườngcùng.Nhưnglúcđó,anhcóLinh.Côtừbỏtấtcảvàtớivớianh,kéoanhrakhỏinhữngsuynghĩtiêucựcvàtốităm.CònCườngthìcôđộc,hoàntoàncôđộc.

Cườngđãbấtchấptấtcả,đánhđổitấtcả,kểcảtìnhbạnđểcóđượcLinh,nhưngcuốicùnglạivẫnkhônggiữđượccô.ĐiềuấyvớiCườnglàmộtcơnácmộngkhủngkhiếp.Đạicũngtừngnghenói,mộtthờigiandàiCườngluônthathẩntạicácquánrượu,uốngtớitậnkhisaymèmvàđượcngườitađưađi.Chínhtrongthờigiannày,mộtcôgáiphụcvụởquánbarđãmangthaivớiCườngvàsauđósinhramộtđứabégái.GiađìnhCườngđãbỏramộtsốtiềnrấtlớnđểépcôgáiđểlạiđứaconnàychohọ,còncôtathìphảihứasẽkhôngbaogiờquay lại tìmcon.Đứabégáinămấynămnaycũngđãbốntuổi,đangởcùngbốvàbànộinó.NhưngCườngkhôngcónhiềutìnhcảmdànhchođứanhỏđángthươngnày,tronglònganhvốnchỉcóđứacontrai

do ngườimà anh yêu sinh ra.Hầu hết thời gian ởViệtNam,Cường đềugiànhchocôngviệccủamình,saukhimọicôngviệchoàntấttrướcthờihạnthìanhlạisangMỹvớicontrai.TấtcảnhữngchuyệnnàyĐạiđềuđiềutrađược,vậymàchuyệnCườngbịbệnhthìanhlạihoàntoànkhôngbiết.

Đạithởdàirồilặnglẽrờikhỏibệnhviện,trởvềnhà.

CHƯƠNG72CUỘCSỐNGMỚI

Nếungườinàođóchúýthìcóthểthấyđược,sángsớmnàocũngcóhaingườimộtlớn,mộtnhỏđạpxevàivòngquanhHồGươm.Lớnlàmộtngườiphụnữtrẻchừnghaibảy,haitámtuổi,tóccộtgọngàng,đầumangmũbảohiểmxanh.Nhỏlàmộtcậunhócxinhxắn, trắngbóc,ănmặcrấtcóphongcách,mangmũcómàugiốngmẹ.Haimẹconvừađạpxevừanóichuyệnvớinhau,đôikhicòncườirấtvuivẻ.

Đếnngày hômnay,Linh và béAlex cũngdầnhòa nhậpđược với nếpsốngởHàNội.CănhộchungcưcũcủaLinhđãđượcdọndẹplạisạchsẽnên haimẹ con chuyển về đó sống.ÔngCương khôngmuốn haimẹ conchuyểnđi,nhưngcuốicùngvẫntôntrọnglựachọncủacôvìbiếtcôvốnlàngườitựlậptừrấtsớm,hơnnữađómớichínhlànhàcủacô.ÔngcũnglờmờnhậnthấyLinhcóýđịnhởlạiHàNộilâudài,lúcnàoôngcũngcóthểgặpvà chơivớiAlex, thếnênônghoàn toànvuivẻkhi đểhaimẹcon rasống riêng. Sau sự việc xảy ra bất ngờ tại công viên giải trí Fairy Tail,CườngđãraviệnvàgặpcontraitrướckhiLinhtừquêtrởlạiHàNội.Haibốconnóichuyệnvàthốngnhấtvớinhausẽkhôngchomẹbiếtchuyệngìxảyra,vìthếđếnnayLinhvẫnhoàntoànkhôngbiếtchuyệnCườngbịbệnhphảinhậpviện,hayviệcĐạiđãgặpvàchơivớicontraicôsuốtmộtbuổitối.

-Alexnày–Linhgọicon traikhihaimẹconngồiănphởmặntạiphốHàngGiấy.

-Dạ?–Alexvừaxìxoạpănphở,miệnglúngbúngthưa.-Từtuầnsaumẹcầnphảitớicửahàng.Consẽtớilớphọcvớicácbạn.

-Conkhôngthểđếncửahàngvớimẹạ?Trướcđâyconvẫntớicửahàngcủamẹmà?–Alextrònmắtnhìncôthắcmắc.

-Khôngthể–Linhdứtkhoátlắcđầu–BâygiờkhônggiốngnhưkhicònởCalifornianữa,concầnphảiđến lớpgiốngcácbạn.Sangnămconcũngvàolớpmộtrồi,chẳnglẽconmuốnhọckémhơncácbạnsao?

-Không,daddynóiconlàngườithôngminhnhấttrênđời–Alexlắcđầunguâynguẩy,cholàkhôngđúng.

-Nhưngnếuconkhôngđihọc,thìconchắcchắnsẽkhônggiỏibằngcácbạn.

-Không.-Thếnênconphảitớilớp,đúngkhông?-Consẽlàngườihọcgiỏinhấtlớp–Alexkiênquyếtnói.-Ừ,thếmớingoanchứ–Linhxoacáiđầutròntròncủacon,mỉmcười

dịudàng.Linhnhìncontraicặmcụinhặtnốtnhữngmiếngbắpbòtrongbátphở,

lòngcôchợtnhớtớiNhưÝ.Conbésinhrađãkhôngcómẹ,nhưngthậtmaykhinócóđượcmộtngườicha tốt.NhìnNhưÝ,côbiếtconbéđượcsốngtrongmột hoàn cảnh không thiếu thốn về vật chất cũng như tình cảm, cóchăngnóchỉthiếutìnhthươngcủamẹmàthôi.TừhômvềHàNộitớinay,côvẫnrấtmuốngặpNhưÝvàđónconbévềchơivớihaimẹconcô,nhưngđếnnaycôvẫnchầnchừkhinghĩtớiviệcsẽphảiđốimặtvớiĐại.Cáchđâykhông lâu, ôngCươngcógọi riêng cô tới vàđưa cho cômột cuốn sổ tiếtkiệm,nóirằngĐạimởtàikhoảnngânhàngnàyngaysaukhicôđi,vàhàngtháng đều gửimột phần tiền lãi từ việc kinh doanh vào đó, nói rằng đâychínhlàphầntiềncủacô,mộttrongnhữngngườigópcổphầnđầutiênvớianh.Sausáunăm,tớinay,sốtiềntrongthẻđãlêntớimộtconsốkhổnglồ,đủđểhaimẹconcôcóthểsốngthoảimáicảđờimàkhôngcầnlàmgì.Đạidứtkhoátvềtiềnbạcnhưthếcànglàmcôcócảmgiácanhthậtsựtuyệttìnhvớimình.Nămđó,mặcdùcôvìcáithaitrongbụngHuyềnmàtựbuộcmìnhrờixaĐại,nhưngcôvẫncảmthấymìnhcólỗi.CônghĩĐạivẫncòngiậncôvàchorằngcôvìhamvinhhoa,phúquýnênmớibỏanh,vàcólẽđólàlýdoanhgửitiềnchocômộtcáchsòngphẳngnhưthế.

Mặcdùbănkhoăntronglòng,nhưngbuổisánghômấy,Linhvẫnquyết

địnhđưaAlextớithămôngPhương.Ngôibiệtthựcũcónhữngmảngtườngmàurêuvẫnynhưtrongtâmtrí

củacô,chỉlànócóthêmmộtphầntrốngtrải.Vườncâycảnhvẫnnhưthế,đẹptớinỗiAlexvừabướcvàocổngđãreoầmlên,sauđóchạyùavào,sờhếtgốccâynàytớicâykhác.

-Thằngbénàyhoạtbátđấy–ÔngPhươngcườisaukhiđãkhépcổnglạicẩnthậnvàdẫnhaimẹconcôvàonhà.

Linh thắpmột nén hương cho bàNguyệt, sau đómới dẫn con lại ghếngồi.ÔngPhươngrótchocômộtcốcnướcchètươi,đồuốngưathíchmàôngvẫnuốngnhiềunămnay,sauđócườinói:

-Cháuđicũngđượcmấynămrồinhỉ?-Sáunămbác ạ –Linh đón lấy cốc nước, vừa đáp, vừa đưamắt nhìn

quanhnhà.Bàitrítrongphòngkháchvẫnkhôngcógìđổikhác,chỉkháclàcóthêm

mộtkhungảnhcưới.NhậtLinhngỡngàngmộtchútrồinhậnrangườiđànôngtronghìnhlàLâm.Lâmđãratù,lạicònlấyvợrồisao?

Thấycôchămchúnhìnvàokhunghìnhtreotrêntường,ôngPhươnggiảithích:

-ThằngLâmmớiratùđượcmấytháng,giờđanglàmởnhàhàngcủaanhnó.Bácvừamớiđithămnhàvợchưacướicủanótuầntrước.Đượccáiconbékiacũngngoan,haiđứalàmcùngchỗvớinhau.

-Cháucũngmừngchoanhấy–Linhgậtđầucười,nhưngtronglònglạinghĩtớichịgáimình.

-Thángsaubáctínhtổchứcchohaiđứanóluôn.Lấyvợlàlấyliềntaycháuạ–ÔngPhươngcườicười–Ôngbàdướiquêvẫnkhỏechứcháu?TếtvừarồibácốmmộttrậnnênchỉcóhaibốconthằngĐạivềchúcTếtđượcthôi.

-Dạ,cácông,cácbàvẫnkhỏebácạ.Cháucũngvừamớiởquêlên.SắptớigiađìnhcháumuốncảimộchochịLệ.

-Thếà?Thếhaimẹconvềmộtthờigianhayvềhẳn.Cuộcsốngởbênđótốtchứ?

-Vâng,nhưngvẫnkhôngbằngởViệtNam.Cháuđangsuynghĩ,có lẽmẹconcháusẽởlạiViệtNamluôn.Alexcũngsắptớituổiđihọc,khôngthể

nayđâymaiđóvớicháunhưtrướcđược.-Alexlàtêncontraicháuà?–ÔngPhươnglạinhìnthằngnhóclúcnày

đangnhấpnhổmnhìnbểcálớngầnđó.-Đólàtênmọingườihaygọikhiởnướcngoài,contênthậtcủacháulà

GiaBảo!NhưÝđihọctrưacóvềkhôngbác?-NhưÝhọcbán trú,sángbốđưađihọc, tối thìôngđón.Mớivàocấp

mộtmàthấykhổthân,họcrõnhiều.Trẻconbâygiờmấthếtcảtuổithơ.-CháuđịnhhômnàocuốituầnthìđónNhưÝvềnhàcháuchơi,chohai

đứatrẻnàylàmquenvớinhauluôn.-Thếthìphảiđợitớicuốituầnthôi!-HômtrướccháucótìnhcờgặpanhMinh,anhấycũngchưalậpgiađình

ạ?-Mấythằngconnhànàynóitớicướivợlànhưđỉaphảivôi,giãyđành

đạch–ÔngPhươngcườicười–Thằnglớncũngthế,màthằngbécũngthế.Nómớivềlạiđơnvịcáchđâyhaihôm,chắcthángsaucướithằngLâm,nómớilạivề.Màtrưanayhaimẹconởlạiăncơmvớibácnhé?

-Dạ,mẹconcháuxinphépbác,chắcchútnữamẹconcháuvềluôn.TrưanaycháumuốnđưaAlexsangthămbácNgânnữa,bácấymớicóđứacháunộithứhaimà.

-BàNgânấycũngtốtlắm.Mấynămtrước,nếukhôngphảibàấythươngtìnhcoisócNhưÝchothìthằngĐạilàmsaocóthểyêntâmlàmviệcđược.Màbàấychămconbénhưngkhôngnhậntiền,thằngĐạiphảinàinỉmãibàấymớichịunhậncho.GiờcontraibàấyđanglàmquảnlýtạimộtcửahàngcủathằngĐại,thỉnhthoảngnóvẫntớiđâychơimà–ÔngPhươngcảmthánnói.

Haimẹconngồichuyện tròđược thêmmột lúc, sauđóLinhđứngdậychàoôngPhươngvàravề.

~oOo~

SáunămđủđểLinhkhôngthểnhậnrakhuphốẩmthựccũnữa.Mọithứthayđổi tới ngỡngàng.Hai gian hàngnhỏ củaĐại vàKiên nằmkề nhautrướcđây,bâygiờđãđược thay thếbằngmộtcửahàngănnhanhcaobốntầngnhìnvôcùngbềthế.TheolờibácNgânthìĐạiđãbỏtiềnramuamảnh

đấtnày,sauđóchoxâydựngcửahàngVietfoodđầutiênngaytạiđây.Hiệntại,nơinàyđãtrởthànhcửahàngVietfoodcódoanhthucaonhất,cũnglànơiđặtvănphòng làmviệc chínhcủaTổnggiámđốcNguyễnĐại.Trongvòngsáunăm,vừabằngnhữngđồngtiềnchắtchiutốiđa,vừakêugọibạnbèđónggópcổphần,hiệntại,Vietfoodđãlớnmạnhkhôngthểnàongờnổi,cóngườicònnóinóchínhlàmộtPhươngĐôngthunhỏ.Vàcólẽchẳngmấynữa,ĐạisẽmualạiđượcPhươngĐông,nhàhàngmàcáchđâysáunămanhđãphảingậmngùinhượnglạichongười tavớigiárẻmạtvôcùng.TrướcđâyĐạicũngtừngtâmsựvớiLinh,mụctiêulớnnhấtcủaanhsaukhiphásảnchínhlà tìmmọicáchmualạibằngđượcPhươngĐôngmộtcáchsớmnhất, để Phương Đông lại bừng sáng như trước đây. Giờ thì anh đã làmđược,thậmchícònlàmđượcrấttốtnữa.

CònKiên,dướisựgiúpđỡvàdìudắtcủaĐại,hiệntạianhchínhlàmộttrongnhữngcổđônglớntrongcôngty,làcánhtayđắclựcnhấtcủaĐại,vàlàngườiđiềuhànhchínhtạiVietfoodởphốẨmthựcnày.GầnmộtnămsaukhiLinhrờikhỏiViệtNam,Kiêncóthểmuađượcmộtcănhộchungcưởgầnđây,sauđólấyvợvàhiệntạilàbốcủahaicậucontraikháukhỉnh.Linhmừngchoanh.

HaimẹconLinhchàobàNgânvàvợKiênravềsaukhidùngbữatrưatạigiađìnhhọ.Kiêncũnggọiđiệnvềnhà,mờihaimẹconghéquachỗanhlàmviệc,xin lỗivìbuổi trưa rấtđôngkháchnênanhkhông thểvềnhà tiếpcôđược.Linhngầnngừmộtchút,sauđócũngvuivẻđồngý.CôkhôngnghĩmìnhsẽxuixẻotớimứcsẽđụngđộĐạiởđó.Màdùcógặp,côcũngsẽcốgắngtỏrabìnhthườngnhất,coinhưmìnhchỉlàmộtthựckháchghéngangmàthôi.

CHƯƠNG73LẠNHLÙNG

Từmộtcửahàngmóncuốncóquymônhỏ,sausáunăm,nơibắtđầukinhdoanhcủaĐạivàLinhđã trở thànhmột trongnhữngnhàhàngbánđồănnhanh được ưa chuộng nhất Hà Nội, nhất là về các món cuốn. Nói tớiVietfoodlàphảinóitớimóncuốn.Khôngnơinàocóđadạngcácmóncuốnvànhữngđồchấmđộcđáo,hấpdẫnnhưởVietfood.TânPhươngĐông,têncủanhàhàngnày,chínhlàđầutàutrongseriesđó.Linhkhôngngờrằngchỉtừmộtýtưởngbộtphátcủacôkhiấy,cốtđểkéoĐạirakhỏinhữngsuynghĩtiêucực,lạiđượcpháttriểnrựcrỡtớimứcnày.ĐúngnhưPhongtừngnhậnxét.Đạisinhrađểlàmngườidẫnđầu.

KhiLinhvàAlextớiTânPhươngĐông,Kiênđãchờcôởđócùngvớimộtngườimàcôkhôngngờtới,Lâm.Lâmhoàntoànkháckhixưa,vẻlãngmạncủamộtcasĩđãkhôngcòntồntạinữa,thayvàođólàdángvẻphongtrần,khíđộtrầmổncủamộtngườiđànôngđãđiquacơnsóngdữ.Hiệntại,Lâmđang tớiđâyđểhọccáchđiềuhànhnhàhàngvớiKiên, có lẽĐại sẽgiaochoemtraicủamìnhquảnlýmộttrongnhữngnhàhàngmàanhđangcó.

Mộtlúcsau,KiênđưaAlexxuốngdướichơi,cònlạiLâmvàLinhngồiởtrên tầng hai nói chuyện riêng, Lâm kể cho cô nghe những tháng ngày ởtrongtù,rồitớiviệcanhgặpvàyêungườivợsắpcướinhưthếnào.GiọngkểcủaanhbuồnbuồnlàmLinhkhôngkhỏithầmthanthởchosốphậnmộtconngười từngđứng trênđỉnhcaovinhquangcủa lànggiải trí.Đã từngđượcsănđón,từngđượctunghô,từngđượcyêuthíchởmọilúc,mọinơi,vậymà

cólúcngườiđànôngấylạisốngmộtcuộcđờilặngthầmvàtẻnhạtnhưvậy.-AnhnghenóiemđãlydịvànuôiconmộtmìnhởMỹ?Cuộcsốngcó

vất vả không? – Sau khi kết thúc câu chuyện củamình,Lâmmới hỏi tớicuộcsốngcủacô.

-Cũngbìnhthườngthôi,lúcđầuAlexcònnhỏthìhơivấtvảmộtchút.-EmđãgặpNhưÝchưa?-Emcótìnhcờgặpconbémộtlầnởcôngviên,hômấyanhMinhđưanó

đichơi.Cũngmuốntranhthủthờigianrảnhrỗichưađilàmnàyđónconbévềchơiíthôm,nhưngbâygiờtụinhỏhọchànhbậnrộnquá–Linhthởdài.

-NhưÝhọcbántrú,đicảngàytừthứhaitớithứsáu.Thứbảyhọcmúaởcungthiếunhi,cònchủnhậtthìhọcPianotạinhàvớimộtcôgiasư,lúcnàocũngthấyconbétấtbậtvớiviệchọchành.Đếnanhgặpcũngkhó,tốimịtđilàmvề, hômnàomay lắm, con bé chưa ngủ thìmới gặp được, không thìcũngchịu.AnhĐạibiếtemvềnướcchưa?

-Emkhôngbiết?–Linhlắcđầu-Anhấythìlúcnàocũngômcảđốngviệc,trưanaycũngtranhthủđiăn

vớiđối tácvàbàncôngviệc.Bốanhcũnggiụcanhấy lấyvợđểsinhchoôngthằngcháunốidõimàanhấylìlắm.Anhcũngnghĩlàanhấynênlấyvợđểcòncóngườichămsócnhàcửachứ.NhưÝcànglúccànglớn,nếudạydỗkhôngcẩnthậnthìsẽrấtdễhưhỏng,nhấtlàcảôngnộivàanhĐạiđềurấtnuôngchiềunó.Anhthấycứthếnàymãicũngkhôngổn.

-Conbévẫnrấtngoanmà,đúngkhông?–Linhgiậtmìnhhỏi.-Ừ,nhưngđượcnuôngchiềunênhơicứngđầuvàíchkỷmộtchút–Lâm

lắcđầunói.LinhliếcnhìnvẻmặtLâm,tronglòngkhôngkhỏichuaxót.NhưÝvốn

khôngcómẹ,ôngnộivàbốnólạicoinhưbảobối,khôngnuôngchiềumớilạ.Nhưngcâycònnonmàkhônguốn,lớnlênmuốnuốnthìrấtdễgãycành,chỉ sợNhưÝnhậnđượcquánhiều sựquan tâm sẽ trở thànhmột đứa trẻthiếutínhtựgiácvàỷlạimàthôi.Nhưngcôcóthểlàmgìđượcđây?CôchỉlàdìcủaNhưÝ,hơnnữanhiềunămnhưvậykhônggặp,khôngbiếtNhưÝsẽdànhchocôtìnhcảmnhưthếnàonữa?MàdùNhưÝcóyêuquýcôthìcôcũngkhólòngmàđoạtđượcquyềndạydỗconbétừtayĐại.

-Cònchuyệnnàynữa…–Lâmnhưsựcnhớra.

-Cóchuyệngì?–Linhnhìnanh,chămchúlắngnghe.-CuốnnhậtkýcủaNhậtLệ,anhsẽđưalạichoem,saunàyNhưÝlớn,

emđưalạichoconbégiúpanhnhé!-Vậylàanhquyếtđịnhkhônggiậnconbé?-Khôngphảilàkhôngmuốn,màlàanhkhôngthể.Choconbébiếtnócó

mộtngườibốvừabỏrơimẹconnó,lạivừaratùvàotộithìchẳngthàanhgiữimlặngcảđờicònhơn.Anhkhôngmuốnconbébịtựtihaybịbạnbèchêcườivìthânphậnthậtcủanó.

-Khôngsao,anhnghĩnhưthếcũngđúng.-ThựcraemđừnggiậnNhậtLệvìcôấyđãquênđichuyệnđòilạingôi

nhàcủagiađìnhemtừtayngườiđànbàkia.-Anhcũngbiếtchuyệnnày?-Ừ,NhậtLệtừngkểchoanhnghe,cảchuyệnemgiậncôấyvàhaichị

emcãinhauvìchuyệnnày.Thựcra,côấykhôngthểgiảithíchvớiemrằngcôấyđãbiếtmọichuyện,vàngườiđànôngmàemyêulạichínhlàcontraicủangườiphụnữđó.Côấyđãquyếtđịnhtừbỏmụcđíchbanđầungaysaukhiemgửiảnhhaingườichụpchungchocôấy.Côấyđãrấtkhổtâm,emhiểukhông?

-Cảnhữngchuyệnnàymàchịấycũngkểchoanhnghe,đúnglàchịấyrấttintưởnganh–Linhcườinhậnxét,bỏquachuyệnLâmđangnói.

TừnhữngtưliệuđiềutracủaPhongđưachocôsáunămvềtrướcthìLinhđãlờmờđoánđượctạisaochịgáimìnhlạiđộtngộtthayđổinhưthế.Cũnglàvìcô!Nếucôkhôngyêuđúngcontraicủangườiphụnữđó,mọichuyệnvớihaichịemđãdễdànghơnvàcôsẽkhônggiậnchịmìnhtớimứctậnkhibiếttinNhậtLệquađờicômớitrởvề.Côđãkhôngnóichuyệnvớichịgáitrongmộtthờigiandài,dođócàngkhôngbiếtđượcchịgáimìnhmangthaivàđãtrảiquanhữngchuyệngì.MộtngườiíchkỷnhưcôlàmsaocótưcáchđểgiậnNhậtLệđược.

-Anhvà chị emyêunhau thật lòng.NếukhôngphảiTrang lénđi gặpNhậtLệvànóinhữnglờibịađặtvớicôấythìđãkhôngcóchuyệnđángtiếcxảyra.Làdoanhđãquácoitrọngsựnghiệpmàchầnchừkhôngdámquyết,sauđónghechịemnóiđãbỏcáithaimàanhlạigiận,cứthếđểchịembỏđimàkhôngthèmníukéo.Đếnlúchốihậnthìđãquámuộnrồi.

-Cuộcđờinàychẳngcó thuốcchữahốihận–Linh lắcđầucườinhạt,dườngnhưcôcũngđangnóichochínhbảnthânmình.

Cùng lúcnày,ởdướinhà,Alexđangngồi trênghếănnemnướngmộtcáchngonlành.Mấycôphụcvụxinhxắncònxúmlạichỗcậunhóc,ngườixoa đầu, người xoamá, người lạimuốn chụp ảnh cùng, đến tận khiKiênnhắcnhở,họmớichịutảnra.Kiênlắcđầukhôngthôi,thằngnhócnàylớnlênsẽcònđẹptraivàsátgáihơncảbốnómất.

Độtnhiên,ĐạivàThủyđẩycửabướcvào.VừatrôngthấyAlexđanhhaitaycầmhaimiếngnemnướng,Đạingẩnra,sauđóquaysangnóivớiThủy:

-Emlênphòngchuẩnbịtàiliệurồimangxuốngđây.Mườilămphútnữachúngtađi.

ThủyđãlàmviệcbênĐạiđượcsáunăm,hiệntạichínhlàthưkýcủaanh.Thủyđilênvănphònglàmviệcrồi,ĐạimớibướctớibànmàAlexvàKiênđangngồi.Ngẩngđầu lên,nhìn thấyanh,Alexsángcảmắt,nhưngmiệngcònnhainhồmnhàmnênlúngbúngmãimớinóiđượcmộtcâuđầyngọngnghịu:

-Áuàoúbẹpai!(Cháuchàochúđẹptrai!)-Nhóccon,nuốtđirồihãynói,kẻonghẹn!–ĐạicườixoađầuAlex.Vừanhìn thấyAlex làanhnghĩ tớiLinh,cókhinàoLinhcũngđangở

đâyhaykhông?HìnhnhưcôđãquaytrởlạiHàNộirồi?Nhưngcôtớiđâylàmgì?Đạinhanhchónglướtquamấycâuhỏitrongđầu,lạichợtnghethấyKiênlêntiếng:

-Đãxongrồisao?-Ừ,tôivềlấytàiliệu,chiềugặpđốitáctiếptheoluôn–Đạigậtđầu,sau

đónhìntớiAlexhỏi–Nhóc,cháutớiđâyvớiai?LúcnàyAlexđãuốngxongnước,nómởđôimắttotròn,ngâythơnhìn

anh,dõngdạcnói:-Mẹxinhđẹpđưacháutớiđây.Quảnhiênlàcô!Đạithầmnghĩ,timlạiđộtnhiênđậpdồn,tronglòngrối

bời,nửamuốngặpcô,nửathìkhông.Anhsẽnóigìvớicôđây?DườngnhưđoánđượctâmtìnhphứctạpcủaĐại,Kiêncười:-CôấyđangnóichuyệnvớiLâm.LàmviệcvớiĐạisáunămnay, từkhiĐạivàLinhcònlàmđangởbên

nhau,làmsaoKiênkhôngbiếtchuyệncủahaingườichứ.AnhthậmchícònđoánđượclýdosáunămnayĐạivẫnsốngđộcthân,vìanhkhôngmuốnkếthônthìít,màcólẽvìLinhthìnhiều.Đạivẫnđặtcượcvàomộtcơmaynhỏnhoiđượcquaylạivớicô, thếnhưngchínhĐại lạikhôngmuốnthừanhậnđiềuđó.Kiênbiết,ôngchủvô tình trong làmăn,dàydạn trên tình trườngcủaanh,mộtkhiđãvướngvàolướitìnhthựcsựthìcũngchỉnhưđứatrẻconmàthôi.

-Ănngonchứ?–ĐạilờđicáinhìnđầyẩnýcủaKiên,lạiquayvàovớithằngnhóc.

-Dạ…-Tớiđâyvớichúnào!–Đạicườinóivớinó.Khôngđểthằngnhóclêntiếngđồngýhayphảnđối,Đạinhấcbổngngười

nólênvàđặtlênđùimình.KiênkhôngnghĩlàĐạivàAlexđãquennhautừtrướcthếnày,rõràngLinhnóivớianhrằngcôchưagặpĐạitừkhivềnướccơmà?NhưngthấythằngnhócvàĐạithânthiệnvớinhaunhưthế,Kiênlạimừngthầm.NếuthựcsựĐạivàLinhquaylạivớinhauthìthằngnhóccũngkhôngphảimộttrởngạiquálớnnữa.

-Nóixem,mấyhômnaycháuđichơinhữngđâurồi?–Đạicúixuống,mácọvàomáitóctơcủathằngnhóc,hỏiđầyquantâm.

-Daddyđưacháuđitrượtpatin,cònmẹcháuthìđạpxeđạpquanhhồvàobuổisáng.

-Cháubiếtđixeđạprồisao?Giỏiquá!-HìnhnhưNhưÝchưabiếtđixeđạpphảikhônganhĐại?–Kiêncười–

HayanhchoconbétớichơivớiAlexvàLinh,rồihọcđixeđạpluôn.ĐạivờnhưkhôngnghethấyđềnghịcủaKiên.Anhlấykhănướtlaudầu

ăntrênhaibàntaytrắngmũmmĩmcủaAlex,lạinóivớinó:-Cháucóthíchbơikhông?TuầnsauchúchocháuđibơivớichịNhưÝ.NhưngAlexlạilắcđầu.-Saothế?Cháukhôngbiếtbơià?-Khôngđược,mẹnóituầnsaucháuphảiđihọcrồi,khôngcóthờigianđi

bơivớichúđược–AlexnóimộtcáchđầyngườilớnkhiếncảĐạivàKiênđềuphảiphìcười.

-ChịNhưÝcũngđihọc,nhưngbuổichiềuchúvẫnđưachịấyđibơimà.

Cháubiếtbơichưa?-Dạbiết.-Giỏiquá!Aidạycháubơi?–ĐạinhớlàLinhbơirấtkém,chắckhông

phảilàcôdạycontraimìnhbơirồi.-BácPhongạ!Đạicaumày.LạilàcáigãPhongnàođó!Cóvẻnhưngườinàycònthân

quenvớimẹconLinhhơncảanhtưởngtượng.Anhphảiđiềutraxemngườinàylàai.

Đúng lúcnày, từ trên tầnghaicó tiếngbướcchânđixuống.CảĐạivàKiênđềungẩngđầulênnhìn,chỉthấyLâmxuốngtrước,theosaulàmộtphụnữtrẻmặcváyliềnthânmàuđenlàmnướcdatrắngbóccủacôcàngthêmnổibật.Gươngmặtkhôngtrangđiểmđẹpmộcmạc,nhấtlàđôimắtsángthìkhôngthayđổinhiềusovớisáunămvềtrước.

MộtgiâynàynhìnthấyLinh,tráitimĐạinhưngừngđập.Nhữngkỉniệmxưacũởbêncôàoạthiệnvề.Ngườicongáitrongcơnsốtvàmêsảngđãquấnchặtlấyanh.Nụhônđầu

saymê,phảngphấtmensay.Anhđãđiêncuồngtrútgiậnlêncôkhinhậnramìnhlàkẻsaucùngbiết

thânphậnthậtcủacô.Đã từngômcô từđằng sau, từnggốiđầu lênđùi cômàngủ thật ngon

lành,đãtừnghôntrộmcôkhithấycôômNhưÝngủsay.Đãtừngthềthốtsẽchocôtrởthànhmộtbàchủnhàhàngthậtlớn.Vàanhcũngđãtừngkhócvìsựrẽngangđộtngộtcủacô.Sausáunăm,côtrưởngthànhhơn,đãlàmmẹ,nhưngđôimắtấyvẫnsáng

trong và thánh thiện như lần đầu gặp gỡ.Đôimắt ấy lẳng lặng nhìn anh,chứacảbầutrờinhữngtâmtìnhsâukínmàanhkhôngtàinàohiểuhết.

Saunửagiâybấnloạn,cuốicùngĐạicũngkhôiphụclạivẻlạnhlùngvốncócủamình.AnhđặtAlexxuốngđấtkhinócất tiếnggọimẹ, thằngnhócchạynhanhvềphíacô,đểlạimộtvệtdầuănmàuvàngloanglổtrênáosơmisángmàucủaanh.Linhmỉmcườivàhơigậtđầuchàoanh,cònĐạichỉđáplạibằngánhnhìnthờơ.

LinhvàLâmvừaxuốngtớinơithìThủycũngchạyxuống.NhậnraLinh,Thủychỉhơikinhngạc,sauđóthấyánhmắtcủaĐạidùlạnhlẽonhưngrõ

ràng là chưa từng rời mắt khỏi người tình cũ thì ánh mắt cô ta hơi sầmxuống.

-AnhĐại,tàiliệuemlấyđủrồi,chúngtađithôi–ThủybướclênchắnngangtầmmắtcủaanhtớiLinh,khẽgiục.

-Ừm…–Đạigậtđầu,lặnglẽđứngdậy.-A…Áocủaanhsaothếnày?–Thủythốtlên,vộilấymộttúigiấyướt

trênbànăn,xéravàtiếntớilaulênáoanh.-Khôngsaođâu,mặcáovestvàosẽkhôngthấynữa–Đạigạttaycôthư

kýra,trầmgiọngnói,dườngnhưanhhơikhóchịuvìcửchỉđụngchạmđầysỗsàngnày.

Rồianhquayngười,địnhbướcđi.Lúcnày,Linhmớilêntiếng:-AnhĐại,cuốituầnnàyemcóthểtớiđónNhưÝvềnhàchơivớiAlex

đượcchứ?Đạidừngbướcchân,nhưnganhkhôngquayđầunhìncô.Hìnhnhưanh

sợcôsẽnhìnthấutâmcanmình.-Khôngđược.CuốituầnNhưÝcònbậnhọcpiano,khôngcóthờigianđi

chơi.Alex thấy taymẹ nó run run, nó ngướcmắt nhìnmột hồi. Sau đó, nó

buôngtaymẹ,trướcconmắtkinhngạccủamọingười,AlexchạytớitrướcmặtĐại,ngẩngđầunhìnanhnói:

-Chúnóilàsẽchocháuđibơimà.Tuầnsaucháuphảiđihọc,nhưngcuốituầnnàynhấtđịnhlàđược.Chúnóinếuchúxinphépthìmẹsẽchocháuđimà.

Linhtrònmắtnhìncontrai,khôngbiếtthằngnhócnàytừbaogiờlạilémlỉnh như vậy nữa. Trước nay Phong luôn nói nó thôngminh và già trướctuổi,tớitậnbâygiờcômớidámtin.

Đạingồixổmxuống,xoaxoacáimábầubĩnhcủaAlex,khẽcười:-Mẹcháunhấtđịnhlàkhôngphảnđốirồi.Vậycuốituầnnàychúsẽđưa

cháuvàchịNhưÝđibơi,đượcchưa?-Vậy thì chúngoắc tayvới cháu–Alexgiơngón tayútbéxíu lênđề

nghị.Đạibậtcười,ngoắctayvớinó,sauđóvộivãrờikhỏinhàhàng.Đạiđirồi,AlexquaylạinhìnLinh,toétmiệngcười:

-Mẹxinhđẹp,đithôi,mauđimuađồbơichocon…Linhlắcđầucườivớicon,cũngtạmquênđilờitừchốilạnhlùngcủaĐại

khinãy.CôbiếtnóiNhưÝbậnhọcpianochỉlàcáicớ,cólẽĐạithựcsựcònoángiậncôvàkhôngmuốnchocôgặpcháumìnhthìđúnghơn,nếukhôngĐạiđãkhôngsảngkhoáiđồngývớiAlexvềchuyệnđibơinhưthế!

CHƯƠNG74ĐIBƠI

Linhđưamắtnhìnđồnghồtreotrêntường,sauđóngoảnhđầunhìnđứacontraiđangchơiđồchơitrênsànnhà.Alexvẫnkhôngđểýgìđếnmẹ,tiếptụcvớitròchơixếphìnhmàCườngmuachonótuầntrước.

Hômnayđã làcuối tuần, từngàymaicôcó thểchấmdứtnhững thángngàynhànrỗivàbắtđầucôngviệcởcửahàng,dùđókhôngphảicôngviệcnấu ănnhư cômongmuốn.Có lẽ phải sắpxếp lại vớiPhong, để anh tìmngườiquảnlýcửahànggiúpcô,còncôsẽtớiẨmThựcĐạoQuáncủaôngCươngđểdạynhưôngđã từngđềnghịcáchđâykhônglâu.Từngàymai,Alexcũngsẽđihọc.

Gậpcuốnsáchđangđọcdởlại,côđứngdậyđilấykemtrứngsữachocontrai,đangloayhoaytrongbếpthìnghethấytiếngchuôngcửa.Nghĩcólẽlàngườithợsửaốngnướcđến,côngoảnhđầuranóivớiAlex:

-Alex,mởcửagiúpmẹđicon.Ngaysauđókhônglâu,cônghethấytiếngcủaMinhvanglên:-A,chàonhóccon.Chuẩnbịđibơichưanào?SauđólạilàtiếngcủaĐại:-Chắcchàohaichú–TiếngAlexngoanngoãnchàokhách.Linhvộibuôngđồănđangsắpdở,vộiđirangoài.-Haianhtớichơi…–Linhcóvẻluốngcuốngvớisựxuấthiệnhơibất

ngờnàycủabangười,nhưngsauđócôcúiđầu,mỉmcườinóivớiNhưÝ–NhưÝ,chàocon,cònnhớdìkhông?

-Conchàodì.DìlàdìLinh.

-Ngoanlắm,vàođây,dìlấykemtrứngsữachoconăn–Cônắmlấytayconbévàdắtnóđitrước.

CảĐạivàMinhđềuđưamắtnhìncănphòngkhách,tườngđãđượcsơnmớilại,nộithấtcũngđượcmuamớihoàntoàn,cáchbàitrícũngkhácsáunăm trước.Mộtchậuhoaxương rồngnhỏđượcđặtngay trêncửa sổ, rèmcửađượcvénlêngọngàng,ởgócnhàcòncómộtthùngđồchơicủatrẻconnữa.

-Đangchơixếphìnhsao?–Đạikhôngraghếngồingaymàlạidừngởgiữanhà,nhìnxuốngđốngmảnhghépmàAlexbàylungtungcườihỏi.

Linhđãtrởratừbếp,mangnướcvàkemrachomọingười,thấythếthìnhắccontrai:

-Alex,conmauthudọnđồchơilạirồichuẩnbịđibơivớicácchú.-Mẹdọnđồchoconđi–Alexnũngnịuchạytới,sàvàolòngcônói.-Không được –Linh nghiêmkhắc lắc đầu –Con không dọn làmẹ sẽ

khôngchoconđi.-Vâng…–Alexphụngphịuđápnhưnglạingoanngoãnlàmtheolờimẹ.Làmxongđâuđấy,Alexlạichạyrachỗmẹ,lúcnàyLinhđangđưacho

NhưÝbátkemtrứngsữacôvừachuẩnbịxong.Thấythế,thằngnhóchétlênmộtcáchghentỵ:

-Mẹ,kemcủaconđâu?-Củaconđây–LinhđưachoNhưÝbátkemxongmớiquaysangvới

contrai-Mẹđútchocon–Alexkêulên.-Contựănđi.ConkhôngthấychịNhưÝcũngtựxúcănđósao?–Linh

từchối.Đạingồikhoanhtayởmộtbên,hứngthúnhìnLinhvớihaiđứanhỏ,khi

thìquay sangđứanọ, lúc lạiquay sangđứakia,giốngnhưmộtbàmẹ trẻđangbậnbịuchămsóchaiđứaconvậy.Nhưngkhiánhmắtcôvôtìnhchạmphải cái nhìn củaĐại, anh lại vờ nhìn đi chỗ khác, kiên quyết lạnh lùngkhôngnóivớicômộtcâu.

-Emkhôngđịnhđibơivớibọnnhócsao?Minh xoay xoay cốc nước trên tay hỏi, anh còn cố tình nhấnmạnh từ

“bọnnhóc”cốtđểlàmchoLinhđộngtâm.Dùsaoanhcũngchẳnghyvọng

gìônganh trainhưbăng tuyếtngànnămcủamìnhsẽchủđộngmờicôđicùng,mànếuhaingườihọcứthếthìlàmsaocóthểhàngắnđượccơchứ?

-EmphảinhờcácanhtrôngAlexgiúpemrồi.Emphảiởnhà,chútnữathợsửaốngnướcsẽtớixem,bồnnướctrongnhàvệsinhnhàemkhônghoạtđộngtừsángtớigiờ–Linhlắcđầucười.

-Mẹđiđi,chẳngphảimẹrất thíchgặpchịNhưÝsao?–Alexmởđôimắttotròn,đenláycủanónhìncô,thậmchícònmangcả“chịNhưÝ”củanóradụdỗmẹmình.

-Khôngđược,chútnữabácPhongcũngsẽtớiđây,mẹphảirangoàiđicôngchuyệnvớibácmộtlát.NếuconmuốnmẹđượcchơivớichịNhưÝthìconmờihaichúvàchịtốinayăncơmởnhàmìnhđi.

-BácPhongsẽtớiđâyạ?–Alexsángmắtlên.-Ừ…–Linhlấykhăngiấylauvệtkemởtrênmépcontrai–Tốinaycon

muốnăngì?-Conmuốnănsườnnướng–Alextoétmiệngcười.Linhngẩnra,chợtpháthiệnhìnhnhưthằngnhócnàycósởthíchgiống

Đại,rấtthíchmónsườnnướng.CôliếcnhìnĐại,chỉthấymặtanhvẫnlạnhtanh,đangnhìnchằmchằmvàomànhìnhchiếcsmartphonecủamình.

-VậycònNhưÝ,conthíchănmóngì,dìsẽlàmchoconăn?-Conthíchăngàránmậtong.-Ừ,vậytốinaydìsẽlàmchoconăn–Linhgậtđầu,đưatayxoamáitóc

tơmềmmạicủaconbé.-Haiđứaănxongkemchưa?Chúngtađithôi–Đạiđộtngộtcắtngang

câuchuyện.MinhnhếchmiệngcườitrướctháiđộđócủaĐạinhưngcũngkhôngnói

gì,đểxemanhtraicủaanhcóthểđóngvởkịchngườimặtlạnhtớibaogiờ.ChỉsợlúcnàytronglòngđãnổicơnghenvìkhinãyLinhvôtìnhnhắctớingườiđànôngtênPhongnàođó.Vừarồi,khiLinhbuộtmồmnóiracáitênđó,MinhthấysắcmặtĐạitrầmxuống,sauđókhôngthèmnhìntớicônữamàlôiđiệnthoạiragiảvờchơiđiệntử.Nếukhôngphảitronglòngđangnổisónggióầmầmthìsaoônganhcủaanhchơimãicũngkhôngqualevelmộtcủatròchơinhưthếchứ,Minhthầmnghĩ.

LinhvàophòngAlex,mangrachiếcbalômàuxanhmàcôđãchuẩnbịtừ

trước,đeolênvaichocontrai:-Phảingoanvànghelờicácchúđấy.-Vâng,tạmbiệtmẹxinhđẹp–Alexcườivànghiêngđầuhônchụtlênmá

cômộtcáithậtkêu.NhậtLinhquaysangnóivớiNhưÝ:-ChịNhưÝchoemchơivớinhé!-Vâng–NhưÝgậtđầusauđócònnắmlấytayAlexdắtracửa.-Bọnanhđiđây,bữatốinhờemvậynhé!–Minhcười,nhìntheoĐạiđã

đicùnglũtrẻrangoài,nóivớicô:-AnhtrôngchừngAlexgiúpemnhé,nórấthiếuđộng.-Đượcrồi,chỉlàmộtthằngnhócnămtuổithôimà–Minhvẫytayvàđi

rakhỏicười.Linhnhìnbốnngườiđivàothangmáyrồimớiđóngcửalại.Tạmquênđi

vẻlạnhlùngkhóhiểucủaĐại,côcũngchuẩnbịrangoài.

~oOo~

PhongrờikhỏiphitrườnglàtớithẳngchỗLinhvàđưacôtớigặptrưởngđạidiệnchinhánhmiềnBắccủa tậpđoànđể tiếpnhậncửahàng,haynóiđúnghơnlàmộttrongnhữngsiêuthịminimàcôsẽquảnlýbắtđầutừngàymai.Côngviệccủacôcũngkhôngcógìnhiều,chỉlàkínhậnnhậphàngvàokhohayxuấtkhomàthôi.PhongmuốncôquảnlýhếttoànbộhệthốngcửahàngngoàimiềnBắc,nhưngLinhlấy lýdochưa làmquảnlýbaogiờnênchỉnhậnmộtcửahàng.Côlàcổđônglớnnhấtcủacôngty,nóicáchkhácchínhlàngườicóquyềnquyếtđịnhcaonhất,nhưngchưabaogiờLinhđểýtớiviệclàmănnày,côtoànỷlạivàoPhong.Nhưngtươnglai,côcóthểsẽphảitiếpnhậnmộttrongnhữngnhàhàngnămsaotừnglớnmạnhnhấtthànhphố–Winter,côphảibắtđầuhọclàmmộtngườichủngaytừbâygiờ.TừsaukhiPhongtừbỏmọiquyềnlợiởtậpđoànHoànMỹ,anhđãbiếnmìnhtrởthànhmộttrongnhữngđốithủđốichọigaygắtnhấtvớitậpđoànnày,vàWinter, niềm tựhào củaHoànMỹ sắpbị anh thuvào tayvớigiáhời.CókhốióccủaPhong,cósứchúttừdanhtiếngcủaLinh,Wintersẽsớmđượcvựcdậyvàtrởlạithờikỳhuyhoàngtrướcđâymàthôi.

Ngồi trên taxi,nhìnrađườngphốđã tắtnắngchiều,ngườiđichơicuối

tuầndườngnhưcũngđôngvuihơn,Linhnghĩtớinhữngmónănsẽlàmđểchiêuđãimọingườitốinay.Lâurồicôkhôngcóhàohứngvàobếpnhưthếnày.

-Àphảirồi,anhđãnhờmộtbênmôigiớihỏimualạicănnhàcũcủagiađìnhem,nhưngnókiênquyếtkhôngbán–Nhưnhớ ra,Phongquaysangnhìncônói.

-HoànMỹđangmắcmộtkhoảnnợlớndođầutưthualỗvàomộtresortởBaVì,đánglẽanhấyphảitìmmọicáchđểcứuvãnchứnhỉ?Giữlạimộtcănnhàmàanhấychưatừngbướcchânvàoliệucóíchgì?Haylàanhấychínhlàngôinhàcũcủagiađìnhem?

-Anhcũngkhôngbiếtđược,nhưngcólẽnóbiếtđấy.Trướcđâynóđãbỏramộtcáigiákhôngnhỏđểchuộcngôinhàtừtaymộtgãxãhộiđen,nghenóicon traingườichủ trướcđócủangôinhàđãmangcầmgiấy tờnhàvìthuabạc.Haylàemchủđộngramặtđi,biếtđâunếunóbiếtlàemthìnósẽnhườngbánlạichoem.

-Không…–Linhlắcđầu–Emkhôngmuốnanhấybiếtlàemđứngsauchuyệnmuabánnày.Đặttiềncaohơnmộtchút,emkhôngtinlàkhôngmuađượcngôinhàđó.

-Anhđãnângmứcgiácaonhấtcóthểrồi,vớisốtiềnđóemhoàntoàncóthểmuamột biệt thự rộng rãi ở khuvenhồTây cũngđược.Ngôi nhà đóngoàivịtríởtrênPhốrathìvừacũvừachậtchội–Phongnhănmặttrướcsựcốchấpcủacô.

-Anhcứnânggiánữachoem,nếukhôngđượcthìemsẽnghĩcáchkhácvậy–Linhthởdài.

NgôinhàcũởHàNộicủagiađìnhcôkhôngcónhiềukỷniệmvớiLinh,dùsaolúcấycôcònquánhỏđểnhớhết,nhưngđâychínhlàmụcđíchmàNhậtLệđãđặtrakiênquyếtmuốnđạtđược.Cômuốngiànhlạingôinhà,sauđóđểlạinóchoNhưÝ.

Linhcònđangmảiđuổitheonhữngsuynghĩvềngôinhàcũthìđiệnthoạichợtreo,làsốđiệnthoạicủaMinh.Giờnàycònsớm,khônglẽbốnngườihọđãtrởvềsao?

Nhưngcôvừabắtmáythìđầudâybênkiađãnóingay,màvừanghehếtcâu thìmặt Linh cũng táimét đi, điện thoại tuột khỏi tay rơi cạch xuống

chân.Mặckệcáimáy,Linhnóinhưhétvớingườiláixetaxiởđằngtrước:-Mau,làmơnchotôitớibệnhviệnViệtĐức.-Saothế?Cóchuyệngìvậy?Aivàoviện?–Phongnhặtđiệnthoại lên

dúivàotaycô,chỉthấyhaitaycủaLinhđangrundữdội.-Alex…Alexbịngãởbểbơi,giờđangởtrongbệnhviện–Linhnóinhư

hụthơi,giọngtựnhiênlạcđi,taycôbấtgiácsiếtchặtlấytayPhong.-Sẽkhôngsaođâu,emđừnglo–Phongvuốtnhẹlênmubàntaycô,trấn

an.NhưngLinhđâucòntâmtrínàongheanhanủinữa,lúcnàytrongđầucô

chỉcósựlolắngvàsợhãimàthôi.

CHƯƠNG75BỊTHƯƠNG

LúcLinhvàPhongvàotớibệnhviệnthìmọingườiđangtậptrungtrướccửaphòngchụpX-quang,vẻmặtainấyđềulolắng.LinhchộplấycánhtayĐại,làngườiđứnggầncửanhất,runrunhỏi:

-AnhĐại,Alexđâu?Nólàmsaorồi?ĐạibịLinhkéotaythìkhẽgiậtmình,cúinhìnvẻmặttáimétcủacô,trấn

an:-ĐangchụpX-quang,khôngsaođâu.Cửaphòngchụpkhẽmở,mộtnambácsĩbướcrađầutiên,sauđólàmột

chiếcxelăn,Alexngồilọtthỏmtrênđó,đẩyphíasauxelàCường.VừanhìnthấyAlexđầuquấnbăngtrắngtinh,Linhvộinhàotới,ômcontraivàolòng,lolắnghỏi:

-Alex,consaorồi?Cócònđauchỗnàokhông?-A…Mẹ…Tayconđau…–Vừađượcmẹômvàolòng,thằngnhócđã

hétầmlên–Tayconđaulắm.Linhgiậtthótmình,vộibuôngnóra,chỉthấytayphảicủacontraisưng

đỏlên,khôngnhúcnhíchgì.Côngẩngđầunhìnngườibácsĩtrẻhỏi:-Bácsĩ,contôilàmsaovậy?-BamươiphútnữasẽcókếtquảchụpCT,nhưng theochúng tôichẩn

đoán thìcháubéchỉbịngoại thươngởvùng trán,khôngảnhhưởnggì tớinãobộbêntrong.Vếtthươngnghiêmtrọngnhấtchínhlàcánhtayphảicủacháu,có lẽđãbịgãy,chúngtôiđã tạmthời tiêmthuốc têđểcháuđỡđau,nhưngvẫncầngâymêđểbóbộtngay.Anhchịđitheotôi,đưacháuđibó

bộtđểcốđịnhxươngcàngsớmcángtốt.Linhgậtđầu,biếtlúcnàychưaphảilúcđểhỏichuyệnxảyrathếnàonên

cùngCườngđưaAlexđi theongườibácsĩkia.Trong lòngcôđauđớnvôcùng,nhìnvẻmặttáimétđivìthiếumáucủacon,côchỉhậntạisaotainạnkhôngxảyravớicômà lạivớiconmình.Nócònbénhư thế, làmsaomàchịuđauđược.

-Alex,tayconđaulắmphảikhông?–Côvừađibêncạnhxelăn,nghetiếngconkhócthútthítmàruộtgannhưquặnlại.

Mườilămphútsau,Alexđãgâymêthànhcôngvàđượcđưavàophòngbóbột.Mọingườilạitiếptụcphảichờởngoài.Linhngồitrênghế,mắtnhìnchằmchằmvàocánhcửaphòngphẫuthuậtkhôngrời.NhưÝngồibêncạnhcô,imlặngkhôngnóigì,nhưngchốcchốcnólạiđưamắtnhìnbốđangngồiởphíaxa.Đạingồicáchxavớimọingười,haitayđanvàonhau,khôngbiếtđangnghĩgìmàcứthầnngườira.

Phongđứngmộtbênđưamắtnhìn,lúcnày,ởđây,ngoàiĐại,mộtngườiđànônggiốngĐạimàanhkhôngbiếttênvàmộtđứabégái,thìbấtngờnhấtchínhlàsựxuấthiệncủaCường.Cườngngồitrênghế,mặtcũngtáiđi,mồhôichảyròngròngtrêntrán.TrênngựcáoCườngcònnguyêncảvểmáuđỏtươi,cólẽlàdokhiômAlexvàmáutừtránthằngnhócđãthấmsang.

-Chuyệngìđãxảyravớithằngbévậy?–LúcnàyLinhmớiquaysang,nghiêmkhắcnhìnhaingườiđànôngphíaxalàĐạivàMinh.

MinhliếcmắtnhìnĐại,thấymặtĐạivẫnlạnhtanhthìcườikhổđáp:-Là thếnày, lúc ấybốnngườibọnanhđangởbểbơi trongcôngviên

nướchồTâythìgặpchồngcũcủaem…Nóiđếnđây,Minh lạikhôngbiếtgiải thích thếnàonữa.Linhđưamắt

nhìnCường,lúcnàychỉ thấytrêngươngmặthốcháccủaanh,ngoàisựlolắngcòncómộtphầnáynáy.Côlặngim,nhìnanh,chờđợiđượcnghecâugiảithíchtiếptheo.NhưngMinhcònchưakịpnóithìĐạiđãcấtgiọng:

-Đằngnàocôấychẳngbiết,saophảigiấugiếmlàmgì…-Embiếtchuyệngì?–Linhtỏvẻkhônghiểu,-Chuyệnnàylàlỗicủaanh…–Cườngđứngdậy,đưamắtnhìnvềphòng

bóbột–ChínhlàdoGiaHânđãđẩyngãGiaBảo.-GiaHân?GiaHânlàai?–Linhcàngnghecàngthấymờmịt.

-Nólàcongáianh.LinhsữngngườitrướccâuthúnhậnđócủaCường,càngkhôngbiếtphải

nóigìchođúng.Nếulàlúckhác,hẳncôsẽhỏivềđứaconriêngđó,anhcókhinào,tạisaoanhchưatừngkểvềsựtồntạicủanó.Côchỉcóthểtựtráchmình,nếuhômnaycôđicùngcon,cólẽđãkhôngcóchuyệnđángtiếcnàyxảyra.CôkhôngthểtráchĐạivàMinhlúcđókhôngđểmắttớiAlex,vìkhiấyconcôchọnởbênbốnó,vàmốibấthòagiữaĐạivàCườngvốncảđờinàykhôngthểhóagiảinổi,làmsaohọcóthểcùngbắttaytrôngmộtthằngnhóccơchứ.CònCường, côcó thểoán tráchanh sao,khingườiđẩyngãAlexchỉ làmộtđứanhóc,màhơnnữađứabéấycòncóchungmộtdòngmáuvớicontraicô.Haiđứalàanhem,côcótưcáchđểtrútgiậnsao?

Phútchốc, trướccửaphòngbóbộtchỉcònlàmộtkhoảngimlặngđángsợ,đếnngaycảNhưÝcũngkhôngthểchịunổikhôngkhígượnggạonày.NónắmtayLinh,khẽnói:

-DìLinh,emấysẽkhôngsaođâu.Bốcháunóicácbácsĩrấtgiỏi.Ngàytrướccháucũng…

-NhưÝ…–Đại lên tiếngngắt lờiconbé–Conquađâyvớibố,đềdìnghỉngơimộtchút.

LinhkhôngcòntâmtrínàomàđểýđếntháiđộlạlùngcủaĐại,côvòngtayômlấyvaicháugái,cúiđầunóivớinó:

-NhưÝngoanlắm,Alexnhấtđịnhsẽsớmkhỏethôi.Nhưngthờigiantớiemsẽphảiởnhà,cháucó thể tớichơivớiemvàđọc truyệnchoemnghechứ?

-Vâng,nhấtđịnhlàthếrồi–NhưÝgậtđầuchắcnịch.Haidìcháurủrỉnóichuyệncũngkhiếnthờigianlặnglẽ trôiđi,chỉcó

mấyngườiđànônglàkhôngainóinóivớiaicâugì.Bốnngườibaphe,lẳnglặngchờđợi.

Cuốicùngthìphòngbóbộtcũngmởra,Alexnằmtrêngiường,vẫncònngủdotácdụngcủathuốcgâymênênđượcđẩythẳngvềphònghồisức.

Saukhinhậnđượckếtquảchiếuchụphoàntoànbìnhthường,mọingườimớithởphàomộtnơi.Linhngồibêngiườngcúinhìnconvẫnđangsayngủ,sauđóquaylạinhìnĐạivàMinhnói:

-Xinlỗihaianh,bữatốihômnaychắcemkhônglàmđượcrồi.Hẹnhai

anhbữakhácvậynhé!-Khôngsao.ViệcchínhlàphảichămsócAlexchotốt.Bọnanhđãyêu

cầu soi chụp đầy đủ, không có vấn đề gì với đầu thằng bé cả, chỉ là vếtthươngbênngoàithôi.Còncánhtaychắcphảimấtthờigianđấy–Minhlắcđầucười.

-Ừm…–Côgậtđầu,rồilạiquaysangnhìnCường–Anhcũngvềđi,emtựchămsócAlexđược.

-Anhmuốnởlạiđợiconraxemthếnàođã–Cườnglắcđầu.-CóanhPhongởđâyvớimẹconemrồi.Linhvừanóixong,đồngthờimấyánhmắtđềuliếcnhìnvềphíangười

đànôngđiểntraimàcôvừanhắctới.Đạinhậnrangayngườinày,chínhlàanhtraicùngchakhácmẹcủaCường,trướcđâychínhCườngđãtừngkểvớianhvàanhcũngđã từngbiếtmặt rồi.Khôngngờ“bácPhong”màhaimẹconLinhtừngnhắclạichínhlàngườinày.

Bịmấyánhmắtsoitrênngười,Phongvẫntỏranhưkhôngbiết,anhthảnnhiênnóivớiLinh:

-Anhđihỏibác sĩxemcó thểxuấtviệnngayđượckhông.Dù sao thìcũngkhôngcòngìnguyhiểmnữa.

-Ừm–Linhgậtđầuđồngý.Phongbỏđirồi,ĐạimớiquaysangnóivớiMinh:-Chúvềtrướcđi,anhvớiNhưÝởlạiđây,chừngnàoAlextỉnhlạihaibố

consẽravề.-Không saođâu, anh cứđưaNhưÝvềđi, bác sĩ cũngnói làAlexđã

khôngsaorồi–Linhlắcđầu,cólẽchạmmặtvớiCườngtrongkhônggianchậthẹpnàycũnglàmộtđiềuquásứcvớiĐại.

-Chuyệnđángtiếcnàycũnglàmộtphầnlỗicủabọnanh,cứđểhaibốconanhấyở lạiđi, có thểbọnanhmớiyên tâm–MinhbiếtĐạicòngiữnhiềukhúcmắctronglòngvớiLinhnênnóiđỡchoanhtraimình.

Linh không từ chối, việcĐại có ở lại hay không lúc này với cô cũngchẳngquan trọngbằng tính trạngcủaAlex.Đạiđãkhôngđi, côbiết chắcchắnCườngcũngsẽkhôngđi,ítnhấtchotớikhiAlextỉnhlạinênkhôngbảoaivềnữa.ĐạinhìnvẻmặtcủaLinh, thấycôcóphầnkhóxửthì lạnhnhạtnói:

-Ởđâyđi,anhđưaMinhrabếnxebuýt,rồisẽđimuachútcháo.ChắcAlextỉnhdậysẽrấtđói…NhưÝ,conởđâyvớidìLinh,nhớkhôngđượcnghịchngợm.

-Đạinóixong,quayđầurờiđi.Minhlắcđầutrướctháiđộnửaquantâm,nửahờhữngcủaônganhtraimình,sauđóchàocôvàcũngđitheo.

TrongphòngchỉcònlạihaidìcháuLinhvàCường.Cườngngồitrênghế,bộdánggià nuavàmỏimệt.LinhvừaômNhưÝvào lòng, vừađưamắtnhìncon,lòngnhưlửađốt,chỉmongAlexmaumautỉnhlại.

-Xinlỗiem,chuyệnhômnaylàdoanh.Anhkhôngnghĩlũtrẻsẽphảnứngvớinhaudữdộinhưthế–Cườngđanhaitayvàonhau,áynáynói.

Linhnhìnanh,sauđóquayđi,giọngcônhưgióthoảng:-Sailầmcủangườilớn,tạisaolạibắtcontrẻphảigánhchịu?Đứabéấy,

nóbaonhiêutuổi?-KémAlexmộtnăm…-Mớichỉbốntuổi.Anhdạyconthậttốt…–Linhnhếchmiệngcườiđầy

aioán.-Doanhvàmẹquánuôngchiềunó.Nócũnglàmộtđứatrẻđángthương,

từnhỏđãkhôngcómẹởbên.Linhlặngim,mộtlúcsaumớilạitiếptục:-ThờigiantớianhkhôngcầnđếnthămAlexnữa,conđãbịanhlàmcho

tổnthươngrồi,hãyđểnócóthờigianquênđi.Câunóimangđầysự tráchmóccủaLinhnhưmộtcúđấmgiáng thẳng

vàotráitimCường,mộtcơnđauthắtdướibụnglạitràolêndữdội,anhcắnrăng không kêu,mồ hôi rịn đầy trên vầng trán vốn đã nổi đầy gân xanh.Cườngmímmôi,anhkhông thểnóivớicôrằnganhkhôngcònnhiều thờigiannữa.Nhữngngàythángnày,anhchỉmuốndànhhếtthờigianởbênhaiđứatrẻmàthôi.SựcựtuyệtlạnhlùngcủaLinhkhiếnanhhiểurarằngcôsẽkhôngbaogiờthayđổiquyếtđịnhnày.Nếuanhkhôngđồngý,cólẽcôsẽmộtlầnnữamangconrờixanơinày,đếnkhiấyanhcómuốngặpcũngsẽkhôngcómộtcơhộinào,tuyệtđốikhôngcó.

PhongvàĐạisauđócũnglầnlượttrởlại,vàcuốicùngthìAlextỉnhgiấc.Đạikhônglấycớđểnấnnálạithêmnữamàquyếtđịnhđưacongáiravề.Trongphònglúcnàychỉcònlạibốnngườicủamộtgiađình.Cườngđứng

dậy,đitớibêngiườngcủacontrai,đaulòngnhìncontrainhỏthótrênchiếcgiườngtrảigatrắngmuốt,khuônmặthồnghàođángyêuthườngngàybâygiờxanhhơntàulá.Anhbiếtcongiận,nhưnglạikhôngbiếtgiải thíchthếnàochonóhiểu.SựtồntạicủaGiaHânkhôngsaocóthểsosánhđượcvớitầmquantrọngcủaGiaBảotronglònganh.DùsaoGiaBảochínhlàkếttinhcủatìnhyêumàanhgiànhchoLinh,cònGiaHânchỉlàđứaconrơimàanhkhôngmongmuốncó.Nhưngđiềuđókhôngcónghĩalàanhkhôngcóchúttìnhcảmmáumủnàovớiconbé.Sốngvớicon,nhìnnólớnlên,tronglònganhnócũngcómộtvịtrínhấtđịnh.Mặcdùhômnaylàconbésai,nhưnganhcũngchỉcóthểtráchsựíchkỷvàngangngượccủanólàdomẹanhquánuông chiềumà ra. Chínhmôi trường giáo dục đã làm hỏng con bé chứkhôngphảitựthânnónhưthế.

-Mẹ,conđói–Alexthấycảbốmẹđềukhôngnóigì,nóníulấyốngtayáocủamẹnói.

-Đây,đểbácxúcchocháuăn–Phongcườidỗdành.-Không,mẹcơ–Alexgiãynảylên,sauđólạicúiđầubặmmôi,dường

nhưnóđangcốnénlạisựtủithâncủamình.AlexcũngkhôngngờrằnghômnayđicôngviênnướcHồTây,nókhông

nhữnggặpđượcdaddy,màcòngặpcảbànộivàmộtđứabégái.DaddygiớithiệuđólàemGiaHâncủanó,mộtđứaemgáichỉkémnómộttuổi.Nóvuivẻ đồngý, chỉ nghĩ rằng emGiaHân cũnggiốngnhư chịNhưÝ.Khôngngờ,khinócònđangvuivẻđợidaddyđimuakemvềănthìđứacongáiấyđitới,saumộtcâuhét:“Bốlàcủatao,aichomàytranhcủatao”,conbéđãđẩynó.Sànbểbơitrơntrượtnênthằngnhócbịngãdậpđầuxuống,máutừtránchảyraròngròng,taynóthìđau,nóchỉbiếtkhócthétlên.NgườiđầutiênhốthoảngchạytớiômnólênlàbốcủachịNhưÝ.Sauđódaddyquaylại,tranhômlấynótừtaychúĐại,sauđónóđượcđưavàođây.

Càngnghĩnócàngthấygiậndaddy,tạisaobốnólạichonómộtđứaemgáihungdữnhưthế?Vậymàdaddynóirằngcảđờinàychỉyêumộtmìnhnó,saocònbắtnósansẻdaddyvớimộtđứacongáikhácchứ?Nóghétbố,nhưngnólạikhôngdámnói,sợbốsẽbuồnvàkhôngbaogiờquaylạivớinónữa.

Linhngồixuốnggiườngvớicon,vuốtvegươngmặtngâythơlúcnàyđã

xámngoétlạivìmấtmáunhiềucủacon,lòngcôđauthắtlại.Thằngnhócđãngẩngđầulên,tròngmắtnóphủđầymộttầngnước,nhưngnóganlỳkhôngkhóc.Cólẽthằngnhócđangrấtthấtvọngvềbốnó.

ThấysựkhóxửcủaCườnglúcnày,Linhthởdàinói:-Anhvềthayáođi,áoanhbẩnhếtrồi.-Ừ…Vậy lúckhácanh sẽ tới thămhaimẹcon.Alex, conngoannhé,

ngàymaibốsẽtớithămcon–Cườngbấtlực,gậtđầuđáp.Alexkhôngtrảlời,cũngkhônggật,khônglắc,chỉrúcvàolòngmẹmột

cách tủi thân. Cường nén một tiếng thở dài, sau đó lặng lẽ rời khỏi cănphòng.Linhnghetiếngbướcchâncủaanhđixadần,bàntayvẫndịudàngvuốt ve trên lưng con, dỗ chonó bình tâm lại. Phong chứngkiến toàn bộcảnhnày,tronglòngchỉcảmthấyxótxa,đứaemtraicùngchakhácmẹcủaanhkhôngngờlạicólúclâmvàohoàncảnhđaukhổnhưthế.

CHƯƠNG76GIẢIKHAIKHÚCMẮC

Saunămnămcómặt tạiViệtNam,hệ thốngsiêu thị thựcphẩmvàrausạchGreenmarkđãchiếmđượcmộtvị trí tươngđối trong lòngngười tiêudùng.DướisựđiềuhànhcủaPhong,Greenmarkđãdầndầnbắtrễsâutrongthịtrườngthựcphẩmcaocấpvàrausạch,làlựcchọnhàngđầucủacácnhàhàngcaocấpvàcácbànộitrợkhótính.

Greenmark Láng Hạ, một trong những siêu thị đầu tiên của hệ thốngGreenmarkởHàNội,doanhthuhàngthánglêntớimườiconsố,mộtconsốđủ lớnđểngườikhácphải than thở trong thờibuổikinh tếkhókhănhiệnnay.Đây cũng chính là nơimà Linh sẽ đến với vai trò cửa hàng trưởng,trướckhicô thamgiađiềuhànhhệ thốngsiêu thịcủa toànmiềnBắc.ThếnhưngdotainạnbấtngờcủaAlexmàLinhphảitạmbuôngtayvớivịtrínàyvàởnhàchămsóccon.

Lúcnày,tạiGreenmarkLángHạ,vàobuổisáng,nhânviêncửahàngcótámngười,haithungân,mộtkếtoán,mộtcửahàngtrưởngvàbốnnhânviênlaudọnđangkhôngngừngdọndẹp, sắpxếp lại rauquả trêncáckệhàng.Trưởngcửahàngởđâylàmộtcôgáicòntrẻ,caoráo,nướcdatrắngvàkháxinhđẹp.Gươngmặtbầubĩnh,haihànglôngmàyđượctỉatótcẩnthận,cóthểthấycôgáinàykháchămchútvềngoạihình.MặcdùcòntrẻnhưngđãcóthểlêntớivịtrícửahàngtrưởngvìcôgáinàycóquanhệthânthiếtvớitrưởngquảnlýtoànkhuvựcmiềnBắc,mấycônhânviêntrongcửahàngcònxìxèorằngcôgáiấychínhlànhântìnhcủasếptrên.

CửahàngtrưởngcótênlàHàPhương,khimọingườicònđangmảilau

dọnthìcôlạingồithừramộtchỗ,khôngbiếtđangsuynghĩgìmàhaihànglôngmàyxinhđẹpcaulạiđầyvẻkhóchịu.

-ChịPhương,cáibàcửahàngtrưởngmớicuốicùnglạikhôngtớià?–Chi,mộttronghainhânviênthungânhiệntạirãnhrỗinênnhìnHàPhương,cấtgiọnghỏi.

Cáchđâymấyhôm,bọnhọcònnghephongthanhsẽcócửahàngtrưởngmới,aicũnglonơmnớpvềchuyệnsẽđứtđinguồnthuthậpngoàiluồngcủamìnhnếuHàPhươngbị đẩyđi chỗkhác.Nhưngmấyngày liềnvẫn chưathấyđộngtĩnhgì,cólẽHàPhươngđãsắpxếpđượcvớisếpnênchuyệnnàykhôngcầnphảibậntâmnữa.

-Ừ,ngheđâubàấybậnviệcgiađìnhrồi–HàPhươnggậtđầubângquơ.-Xì,rãnhrỗi tựnhiênlạimuốnchenchânvàovị trícửahàngtrưởngở

đây?ChẳnglẽsếpTháikhôngcóýkiếngìsaochị?–Nhânviênthungânthứhaibĩumôihỏi.

TháimàcônhânviênnàynhắctớichínhlàtrưởngđạidiệnkhuvựcmiềnBắc, chính là chân trong củaHàPhương tạiGreenmark.Thái là người cótoànquyềnquyếtđịnhbổnhiệmbấtkìchứcvụnàotronghệthốngcáccửahàngtạikhuvựcmàmìnhquảnlý,đámnhânviênởđâyđềucảmthấykhótinkhiHàPhươnglạibịhấtchânrakhỏinơinàybởimộtngườiphụnữxalạkhác.

-ĐâylàýtừtrênTổng,anhTháicũngkhôngcólựachọnnàokhác–HàPhươngcaumàynói lớn,cóvẻnhưcô tacảm thấy rấtphiềnkhibịngườikhácchenvàotronglúcmìnhđangsuynghĩthếnày.

-Cókhinàochuyệnchúngtalàmđãbịpháthiệnkhông?–Hainhânviênthungâncúiđầuthấpgiọngbàntán.

-Chắckhôngđâu,cókhilàngườiquencủaTổnggiámđốccũngkhôngchừng,nếuthếthìanhTháicũngphảichịuthôi,nhưngsaolạirơiđúngvàochỗchúngtachứ?–Côthungânlắcđầutỏvẻbănkhoăn.

-NếukhôngphảivìchuyệnnàythìchịPhươngcònbănkhoănchuyệngìnữachứ?Mớisángsớmramàđãcaucóthếkiarồi–CôthungântênChihơibĩumôi,sauđólạitrởvềdángngồingayngắn,tiếptụcđọctintứctrênmạng.

Hà Phương không có tâm tình nào để ý tới thái độ của nhân viên cửa

hàng,trongđầucôlúcnàychỉtrànngậpsựtứcgiậnkhôngthểnóithànhlời.Sángnay,khivừathứcdậy,côđãnhậnđượctinnhắntừmộtngườimàcô

đãbỏ rấtnhiều tiền rađểmuachuộc.Tinnhắn làmcônhảydựng lên,haimắtnhưtóelửa,nếucóngườinàoởđósẽbịdángvẻcủacôdọachochếtkhiếp.

“Chếttiệt,hắnlạidámđánhconbé!Nóchỉlàmộtđứabébốntuổi!Nócòn là con ruột của hắn, vậymà hắn dám trách phạt nó.Bà già kia ngàythường uy nghi là thế, vậy mà cũng không bênh được cháu mình. Khốnkiếp.”

HàPhươngmắngloạntronglòng,khôngbiếtphảilàmgìđểxảcơntứcnàyra.Theotintừngườigiúpviệccủagiađìnhđó,cáchđâyhaihôm,GiaHânđượcbànộivàbốđưađicôngviênnướcHồTâychơi,khôngngờsaukhi trở về, ngay tối hômấy,Cườngvề nhà trong trạng thái say xỉn và đãđánhconmột trận,nếukhôngphảibàPhượngvàngườigiúpviệcchạy racanngăn,cókhianhđánhconbé tớichếtcũngkhôngchừng.MặcdùGiaHânđượcbànộicoinhưcụcvàngnhưngnólạichưabaogiờđượcbốyêuthương,chiềuchuộng,bịtrậnđònnày,nósợhãitộtđộ,khônghiểutạisaomàngườibốnó luônkínhsợ lại trởnênkinhkhủngnhư thế.Bànộingàyhômấycũngkhôngdámhohebênhnónửalời.Vừasợvừagiận,GiaHânởlỳ trên giường giả vờ ốmmấy ngày, không chịu đi học, cứ có người vàothămlànókhócầmlên,nóibốkhôngthươngnó,bốmuốnđánhchếtnó.

Cườngtỉnhrượu, rấthốihậnvìđãđánhcon,nhưngcơngiậnvẫnbừngbừngtronglòngnênchẳngbuồnhỏithăm,anủiconbé.TronglònganhchỉlosốtvólênvềtìnhtrạngcủaAlex,nhấtlàkhithằngbémộtmựctrốntrongphòngkhôngchịuragặpanhmỗikhianhđếnthăm.Giậncongáithìítmàgiậnmìnhthìnhiều,anhbốirốikhôngbiếtphảigiảithíchvớimẹconLinhthếnàovềsựtồntạicủaGiaHân,cũngkhôngbiếtsẽphảilàmgìtrướcánhmắtnửasợhãi,nửaoánđộccủacongáimỗikhinónhìnanh.

HàPhươngnghemộtloạtnhữngtintứcđó,chỉhậnbảnthânkhôngthểchạytớimàcướpcongái trởvề.Mặcdùrấtyêuvànhớconbé,nhưngcôcũngbiếtGiaHânsẽcómộttươnglaitốtđẹpvàsungsướnghơnmẹnógấptrămngànlầnnếuởvớibànộivàbố.Cườngđangmắcbệnhnặng,ngaycảbàPhượngcũngkhôngbiếtđiềunày,nhưngHàPhương lạibiếtđượcnhờ

cácmốiquanhệcủamình.NếuCườngchếtđi,GiaHâncủacôchắcchắnsẽthừakếtoànbộtàisảntừbốnó.ĐếnlúcGiaHântrưởngthànhvàcóthểtiếpnhậnvịtrímànóđượcthừakế,lúcđócôtớinhậncon,nóivớinótoànbộsựthật,chắcchắncongáicôsẽtiếpnhậnngườimẹđángthươngnày.Lúcấy,nếubàPhượngcònsống,côchắcchắnsẽchobà tanếmđủmùinhụcnhãnhưbàtađãtừnglàmvớimình.

HàPhương,khôngngờlạichínhlàmẹruộtcủaGiaHân,đứatrẻđãđẩyngãAlexkhiếnthằngbébịgãytayvàsứtcảtrán.

Đãmột tuần trôiquasaukhiAlexbị tainạn.Linhcàngchămchútchoconkỹcàng,nửabướccũngkhôngrờicon.Phongở lạiHàNộiđượcbốnngàythìcũngphảiquaytrởvềSàiGònđểtiếptụcđiềuhànhcôngty.NgàynàoCườngcũngtớithămcon,nhưnghễanhtớilàAlexlạitrốntrongphòngkhôngragặpanh,hoặcanhcóvàophòng thămnó thìnócũnggiảvờngủhoặctựchơixếphìnhmộtmình,coinhưanhkhônghềcómặt.Nhưngmỗikhianhđi rồi,Alex lạiméomiệngkhóc.Nókhócrồi lại tự launướcmắt,khôngđểmẹnhìnthấy.

Từsauhômđicôngviênnước,tốinàoMinhcũngtranhthủđưaNhưÝtớichơivớiAlexchừngnửatiếng.Haiđứatrẻcàngngàycàngthânthiết,khithìNhưÝđọctruyệncổtíchchoAlexnghe,khithìhaiđứacùngchơixếphình,cókhilạichơitròchơighépchữtiếngAnhtrênchiếcmáytínhbảng.Trongtròchơighépchữnày,Alexluônlàngườichiếnthắng,vìthếnórấtvuivẻ.

Nhưngtốinay,ngườiđưaNhưÝtớichơivớiAlexlạilàĐạichứkhôngphảiMinh.Hômquakhingồinóichuyệnvớicô,Minhcũngnóirằnghômnayanhsẽlạiquayvềđơnvị,chắcphảihaithángnữamớilạivềnhà.LinhcứtưởngrằnghômnaysẽkhôngcóaiđưaNhưÝtớinênsaukhinhìnthấyĐại,côhơibốirối.

Cả buổi tối,Đại cứ ở lì trong phòng cùng hai đứa trẻ, Linh đành ngồingoàiphòngkháchxem tivimộtmình.Tiếngcườiđùakhanhkhách thỉnhthoảngtừtrongtruyềnrachothấyĐạivàhaiđứatrẻđangchơirấtvuivẻ.Hômnayđãlạilàcuốituần,NhưÝđượcbốchoởlạichơilâuhơnthườnglệ.ĐếnkhiLinhnhìnđồnghồvà thấyđãđếngiờ cho conđi ngủ thìĐạicũngbướcra.Linhđứngdậylấynướcchoanh,gượngcườihỏi:

-Haiđứavẫnchơisao?HayhômnayanhđểNhưÝngủlạiđâyvớiAlexđi,ngàymaiemsẽđưaconbévề?

Đây là lần đầu tiên sau sáu năm hai người ở riêngmột chỗ với nhau.Đoạn tình cảmngày ấy vẫn thỉnh thoảng sống lại trong cô, vì thế cômớigượnggạođếnthế.Đạigậtđầu,ngồixuốngghế,đưamắtnhìncô,chỉthấycôđangnhìnanhchờđợicâutrảlời.Anhkhôngnghĩtớinhữngchuyệnđãxảy ra, trong lòng không hiều sao lại nảy lênmột chút tức giận và ghentuôngvôcớ.Anhlạnhlùngtừchối:

-NgàymaiNhưÝphảiđihọcthêm,khôngởlạiđược.-Chỉmộtđêmthôimà–Linhnàinỉ–Dùsaothìchịemnócũngđãrất

thânthiếtvớinhaurồi.-Khôngđược–Đạivẫnlắcđầu–Tốimainólạitới.Linhcứngcổhọnglại,mộtcơnxúcđộngtràodângtronglòng,đólàmột

cơnxúcđộngcủasựđaukhổkhôngthểnóithànhlời.CôbiếtĐạilàngườivôcùnglạnhlùngtrongcôngviệc,nhưnglạikhôngnghĩanhcóthểtànnhẫnnhưthếvớinhữngmốiquanhệđờithường.Chỉvìchuyệnquákhứmàanhghétcôtớimứcấysao?

-Anh...anhkhinhghétemtớimứcấysao?Chẳnglẽnhữngchuyệnngàyđókhôngthểbỏquasao?

Đại tứcnghẹn cổ, cô còn có thểnhìn anhbằng ánhmắt oán trách sao,trongkhichínhcôlàngườitừchốikhônggặpNhưÝkhiconbéđứnggiữahai bờ sống chết?Cô luônmiệng nói yêu thương con bé, nhưng nghe tincháumìnhốmthập tửnhấtsinhmàcôcũngkhôngvề thăm, thậmchímộtcuộcgọihỏithămcũngkhônghềcó,anhcóthểtinmấyphầnvàothứtìnhthươngđócủacô?Haytấtcảchỉlàgiảtạo?

-Đúng–Đạilạnhlùngbuôngmộtcâurồiđứngdậy,địnhquaytrởvàophòng.

-AnhĐại...–Linhcũngvụtđứngdậy,túmđượclấycánhtayanh,xuốnggiọng–Anhnóiđi,emphảilàmgìthìanhmớibỏquachuyệnđó?Chuyệnđócũngđâu liênquangì tớiviệcemcóhaykhôngcóquyềnquan tâmtớiNhưÝ.

-Thôiđi,côcòntỏrađángthươngtớikhinào?–ĐạigiậttayrakhỏibàntayđangrunrẩycủaLinh-Tôikhôngtrẻcontớimứcđểýtớichuyệntình

cảmtrẻconcáithờingudạiấy.CôkhôngcóquyềnđượcgầngũiNhưÝ,vìvốndĩcôkhôngcótưcáchlàmdìnó.

-Anh...anhnóithếlàsao?–Linhsữngsờnhìnanh.-Tôihỏicô.Côluônnóicôlàdìnó,côcóquyềnđượcthươngyêunó,

nhưngkhinósắpchếtthìcôởđâu?Côlàmđượcgìchonó?–Đạigầmnhẹ,cốgắngkhôngđánhthứchaiđứatrẻđangngủtrongphòng.

-Cáigì?Sắpchết?–LinhtáimétcảmặtkhingheĐạitráchcứ–AnhnóiNhưÝtừngbịlàmsao?Saolạisắpchết?

-Năm nó ba tuổi, nó bị viêm não, bác sĩ nói nó khó có thể qua khỏi.Trongcơnmêsảng,lúcnàonócũngđòimẹ.TôiđãphảigọiđiệnsangMỹchocô,nghĩrằngdùphảinàinỉthếnàocũngphảimangcôvềchoconbé.Nhưngcôkhôngnhữngkhôngtrảlời,màsauđócònsangchâuÂudựmộtcuộcthinấuăn,thậmchícòngiànhgiảiquánquân,đượcgiớiẩmthựcvinhdanhvàcatụngsuốtmộtthờigian.Ngườihamhưvinhnhưcô,thậmchíbỏmặccả tình thânđểgiànhlấynhữngthứphùphiếmđó, liệucóxứngđánglàmdìcủaNhưÝkhông?Côcònmuốnđòihỏiquyềnlàmdìcủacôsao?–Đạinóimộthơikhôngnghỉ,haimắtanhcũngđãđỏlêntheoâmđiệucànglúccànglạnhđi.

Linhnhưchếtđứngtạichỗ,côkhôngtinnổivàonhữngđiềumìnhnghethấyvàhìnhnhưcũngkhôngmuốntinvàođiềuđó.

-Khôngđúng.Nhấtđịnh làkhôngđúng.Emkhônghềnhậnđượcmộtcuộcgọinàotừanh.EmkhônghềngheđượctintứcgìcủaNhưÝ–Côlắcđầuphântrần,haimắtđãđỏhoe.

-Phải,côkhôngnghecuộcgọiấy,vìngườinghelàmộtgãđànông,hắncònhứasẽtruyềnđạtlạilờicủatôichocô.Tôiđãcứhyvọngsẽthấycôtrởvề,nhưngniềmtincủatôicólẽkhôngnênđặtlênmộtngườithamvọngnhưcô.

-Ngườiđànôngngheđiệnthoạisao?Geogre?–Linhlẩmbẩmtựhỏi–Khôngđúng,trướckhimìnhđithamgiacuộcthiSiêuđầubếptoàncầuthì...Phong?

Linhgiậtmình,buộtmiệngnóiramộtcáitên.Đạilạnhlùngkhôngnói,càngcàmthấygiậndữkhibiếtgãđànôngđólàPhong.CólẽngườinàycònthânmậtvớihaimẹconLinhhơnanhtưởng.

-AnhĐại,emthậtsựkhôngbiết làNhưÝtừngốmnặngnhư thế.Emthậtsựkhôngbiếtmà–Cônhìnanhgiảithích.

-Kểcảcóbiết,thìcôsẽbỏcáicuộcthiđóđểvềViệtNamsao?-Có,dùlúcđócóphảibòhaylếtđithìemnhấtđịnhcũngphảivềthăm

NhưÝ.Tronglòngem,NhưÝkhôngkhácgìAlex,emcoinónhưcondoemdứtruộtđẻra–Linhgậtđầuđầyvẻkiênđịnh.

Đạilặngyên,ánhmắtLinhchoanhthấycôkhônghềnóidối.Cơngiậnđùngđùngtronglònganhnguôingoaiđikhôngít,nhưnganhvẫncảmthấykhôngđượcthoảimáimỗikhinghĩ tớimốiquanhệmậpmờgiữaLinhvàPhong.

Ừthìanhkhôngcótưcáchđểghen,nhưngngườitađãyêuthìđếmxỉagìtớivấnđềtưcáchchứ.

-AnhĐại...–Linhthấyanhimlặngthìlạichạmnhẹvàocánhtayanh,khẽnói–ChoemcơhộiđượcbùđắpchoNhưÝnhé!

Đạivẫnimlặng.Sauđóanhbướclênmộtbước,thoátkhỏicáicảmgiácnhưcóđiệnchạytrongngườikhicôchạmvàoanh,sauđólạnhlùngnói:

-Sángmaitôiđếnđónconbéđihọc.Giờhaiđứacũngngủrồi.Nói rồianhđi thẳngvềphíacửa,cũngkhôngchàohỏicômộtcâunào

nữa.Linh đứng lặng tại chỗ, nhìn về phía cánh cửa, nơi anh vừa biếnmất,

tronglònglạidạtdàocảmthán.Cólẽanhvẫnchưathểbỏquanhữngkhúcmắctrongquákhứgiữahaingười.

CHƯƠNG77ĐOẠTLẤYWINTER

Từđầunămnay,hàngloạttinđồnkhôngrõxuấtxứbắtđầulantràntronggiớikinhdoanhnhàhàng,rằngtậpđoànHoànMỹđãkhôngcònkhảnăngduytrìhoạtđộngcủaWintersaumấynămliềnthualỗ.Hàngloạtcácđốitácsaukhinghetinấy,dùkhôngbiếtthựchưthếnào,nhưngvẫnầmầmrútvốnđầutưvàngừngquanhệđốitácvớiHoànMỹ,khiếnchotậpđoànnàylaođaobênbờphásản.Mộtnămnày,Cườnglạiphảiâmthầmđốimặtvớicănbệnhungthưquáiác,cànglàmviệcnhiềuthìcănbệnhcủaanhcàngtrầmtrọngthêm.

Đếnthờiđiểmnày,sauhơnmườithángvật lộnvớinhữngthualỗcàngngày càng nghiêm trọng,Hội đồng quản trị tập đoàn đã thống nhất đi tớiquyếtđịnhsẽbánđấugiáWinterđểlấytiềncứulấytậpđoàn.Mặcdùlàmộtkháchsạnnămsao,nhưngnhiềunămnay,cáchạngmụccôngtrìnhvàtrangthiếtbịcủakháchsạnnàyđãxuốngcấp,khôngcòngiữđượcvẻtránglệnhưbanđầunữa.Suốtthờigiannày,Cườngcũngkhôngdámliềulĩnhbỏtiềnđểtiếptụcnângcấpkháchsạn,thếnêngiáthànhkhibánraWintercũnggiảmđirấtnhiều.Mặcdùphảibánđivớigiárẻ,nhưngvẫncórấtítngườimuốndẫmchânvàovũngnướcđụcnày.ĐầutưchoWinterhiệnnayđãmấtđichỗđứngtrongkinhdoanhnhàhàngkháchsạnlàmộtđầutưliềulĩnh,khôngcónhiềungườidámbỏmộtkhoảntiềnlớnramua,sauđólạithêmmộtkhoảnlớnhơnnữađểthaydađổithịtchoWinter.

CảVietfood vàGreenmark đều tham gia vào cuộc đấu giá đểmua lạiWinter, nhưng cuối cùng, Cường đã đồng ý nhượng Winter lại cho

Greenmark,saumộtbuổigặpgỡbímậtvớiđạidiệncủa tậpđoàntrẻnày.KhôngaibiếtCườngvàngườiđạidiệnđóđãnóichuyệngìvớinhautrongbuổigặpgỡấy.

TinvuinàyđếntaiLinhvàomộtbuổichiềukhicôđưaAlexđitháobộtởbệnhviện.Saukhibáo tinvớiLinhvềchuyệnđã lấyđượcWinter,PhongcũngnhắcluôntớiviệcanhsẽchuyểntrụsởchínhcủatậpđoànraHàNộivàsẽđặtngaytạiWinter.Linhđónnhậnđiềuđómộtcáchhờihợt,vốncôkhônghyvọngPhong tiếp tục theođuổimìnhnhư thế.Côcònkhôngbiếtmìnhcầnphảilàmgìthìanhmớichịutừbỏmình.Ngườiđànôngnàycứngđầuchẳngkhácgìemtraianhta.NhưngtừđầucôđãchọnđichungtrênmộtchiếcthuyềnvớiPhong,cùngđứngvớianhtrênmộtchiếntuyến,dùcôcómuốntrốntránhanhthếnàocũngkhólòngmàthựchiệnđược,vìcôngviệckếtnốihaingườilạivớinhau.SaukhiAlexkhỏelạivàcóthểtớilớp,côsẽquaylạicửahàngmàcôsẽtiếpnhậnvịtrícửahàngtrưởng.Wintercòncầnthêmthờigianđểsửachữavàthaymớiởnhiềubộphậntrướckhichínhthứctrởlạihoạtđộng.

MặcdùđãđoạtđượcWinter,nhưnglúcnàyLinhvẫnkhôngcảmthấyvuivẻchútnào,ngượclạicôcònhoàinghiliệucóphảimìnhđãđiquáxahaykhông?Đâycóphảilàcuộcsốngmàcômongcầuhaykhông?Nhiềukhi,cômuốnquaytrởvềvớicuộcsốngnhứtrướcđâycủahaimẹconởMỹ,cùngsốngvớinhautrongmộtcănhộnhỏ,conđihọc,mẹtớilàmđầubếptạimộtnhàhàngtrongthànhphố,tốitốihaimẹconlạiquâyquầnvớinhau.Thỉnhthoảngcôsẽnhậnlời thamgialàmgiámkhảomộtcuộcthinấuăn,vàhaimẹconlạiđidulịchcùngvớinhau.Đómớilàcuộcsốngmàcômongcầu,mộtcuộcsốngmàmìnhkhôngphảilàmnôlệchođồngtiền,mộtcuộcsốngmàmìnhcảmthấythoảimáinhất.

Hơn nữa, Phong raHàNội sẽ khiến cho việc Phong vàĐại đụngmặtnhaulàđiềukhôngtránhkhỏi.Hơnmộtthángnay,kểtừsaukhikhúcmắtgiữacôvàĐạiđượcmởnút thắt,anhkhôngcònđốivớicôgaygắt,cũngkhôngcấmđoáncôchămsócNhưÝnữa.Conbéđãcóthểtớichơivàngủlạinhàcômỗicuốituần.ThỉnhthoảngĐạicòntớiăntốitạinhàcô,sauđócùngchơi tròchơixếphìnhvớiAlex.Khéonhất làmỗikhiCường tới thìĐại lạikhông tớinênhaingườibọnhọchưa từngchạmmặtởnhàcô lần

nào.Với bố, Alex đã không còn tỏ ra xa lạ, nhưng dường như giữa nó và

CườngđãcómộtkhoảngcáchmàCườngkhôngtàinàolấpnổi.Nóítquấnquýtbốhơn,khôngđòitớinhàngủcùnganhnữa,cũngkhôngđòianhđưađichơinhưtrướcđây.Nóchophépanhchơicùngnó,nhưnglạikhôngbaogiờđểanhđưanórangoài.

ThờigianCườngtớivớiconmỗilúcmộtíthơn,đầutiênlàmộttuầntớivàilần,sauđólàmột,hailầnmộttuần.ChođếntrướckhiAlextháobộtmộttuầnthìCườngmớitớithămconmộtlần.Tronglòngcôthầmđoáncólẽanhquámệtmỏivớichuyệnxảyragầnđâyởcôngtynênmớicóbộdángsuynhượcnhưthế.KhôngbiếtnếuanhpháthiệnngườingầmchènéptậpđoànHoànMỹmấynămnaylàPhongvàcôthìanhsẽphảnứngnhưthếnàonữa?

-Mẹ, chútnữaxong, chúng tađi thămdaddynhé!–Alexđượcmẹbếtrêntay,quaysangvuốtvegươngmặtmềmmạicủaLinh,đềnghị.

-Tớithămdaddyư?Chẳngphảimỗilầnbốrủconvềđóchơi,conđềukhôngđisao?

-Consợđimộtmìnhlắm–Alexthỏthẻthổlộ–Nếuđivớimẹthìconkhôngsợnữa.Vớilại,hìnhnhưdaddyđangốm?Cảtuầnnaybốkhôngtớithămconrồi.

-Dạonàybốnhiềuviệc,cầncóthờigiannghỉngơi–Linhcườinóivớicon.

-Khôngphảiđâu,bốốmthậtđấy.Hômqualúcmẹđichợ,bốcógọiđiệnchocon,conthấybốho...

-Bốconhútthuốcnhiều,mùanàylạisắplạnhrồinênholàchuyệnbìnhthườngthôimà–Linhgiảithích.

-Bốốmthậtmà.Mấylầncontớiđềuthấybốuốngrấtnhiềuthuốc.Bốcòndặnkhôngđượcnóichomẹbiết.

Linhngẩnra,chợtnhớtớivócdángtiềutụy,nướcdavàngvọtnhưngườibị bệnh lâunămcủaCường, cảm thấy con trai nói cũng rất có lý.Cô suynghĩmộtchútrồigậtđầunóivớiAlex:

-Được,mẹsẽđưacontớithămbố.-Conyêumẹnhất–Alexreolênsauđóghéđầu,hônchụtlênmácôlàm

Linhphảibậtcười.

~oOo~

Ngôi nhà từng làmái ấm củaCường và Linh khi xưa vẫn giữ nguyêndángvẻnhưlúccôcònởđây.Tườngsơnmàutrắng,tườngràobaoquanhcóhoatigônnởrộ,thềmnhàcũngcóvàichậucảnh.LinhgọiđiệntớicôngtycủaCường,đượcthưkýbáolàhômnaylàngàynghỉcủaanhnênCườngsẽkhôngcómặtởcôngty,sauđócômớiquyếtđịnhđưaAlextớinhà,cũngkhôngbáotrướcchoCườngbiết.

Sau tiếng bấm chuông đầu tiên đã có người đi ra. Làmột đứa bé gáichừngbốn,nămtuổi,mặcmộtchiếcváyhồngxinhxắn.Đứabé trắng, rấtxinh,máitócđượccộtvểnhlêncao,máđỏhồngnhưmộtconbúpbê.Vừatrôngthấyđứatrẻchạyra,Alexđã“a”lênmộttiếng,sauđótheobảnnănglùilạiphíasau,núpsaulưngLinh.Thấyphảnứngđềphòngcủacon,Linhthầmđoán,cólẽđứabénàychínhlàVũGiaHân,làđứacongáimàCườngnhắctới.

ConbécònđanggiươngđôimắttotrònnhìnchằmchằmvàoLinh,liếcthấyAlexmộtcái,mặtnóđã tối sầm lại,dứtkhoátquayvào trongkhôngthèmđếmxỉagìtớihaivịkháchđứngngoàinữa.

-GiaHân,aigọicửathế?–Cótiếnggọivọngratừbêntrong,mộtgiọngphụnữtrungniên,nhưngLinhbiếtkhôngphảilàcủabàPhượng.

CólẽlàngườigiúpviệcchogiađìnhCường?ConbéGiaHânnhìnLinhvàAlexđứngbênngoàicổngmộtlầnnữa,sau

đóquayngoắtvàonhà,đápráohoảnh:-Khôngcóaiđâubà,bọntrẻconnótrêuđấy.Linhcaumày.Giơtaybấmchuônglầnnữa.-Cháuđãbảobàlàkhôngcóaimà.Bàcònkhôngnấucơmnhanhlên,

ngườitađóisắpchếtrồi–Lạicótiếngđáplanhlảnhcủađứatrẻ.Linh giận run người, đưa tay bấm chuông lần nữa. Lần này, đợi thêm

chừngnửaphútthìmộtngườiphụnữtấttảchạyra,tạpdềvẫncònđangđeotrướcngười.NhìnthấyLinh,ngườiphụnữtòmòmộtchút,vẫnkhôngmởcổngngaymàlêntiếnghỏi:

-Côlàai?Nhữnglầntrước,khiCườngđưaAlexvềđâythìtrongngôinhảrộngnày

chỉcóhaibốcon,khôngcómộtaikhác,kểcảngườigiúpviệc,vìthếngười

giúpviệcnàymớikhôngbiếtthằngbélàai.-AnhCườngcóởnhàchứ?-Cậuấycó,nhưngcậuấy...-BảKhương,khôngđượcmởcổng,đó làbọnngườixấumuốnvàoăn

trộmđồđấy–Conbémặcváytrắngxuấthiệntrênthềmcửa,cấtgiọnglanhlảnhnhưthểmuốnnóichotấtcảbangườiởđâyhiểu,nóchínhlàtiểuchủnhânởnơinày.

Linhnhìnconbé lạibịnó trừngmắtnhìn lạikhiếncôkhôngkhỏigiậtmình.Mộtconbémớibốn,nămtuổiđầumàđãnhưthếnày,khôngbiếtsaunàylớnlênnósẽcònnhưthếnàonữa.Khôngđểýtớilờinóixấcxượccủaconbé,cônhẹnhànggiảithích:

-Tôilàngườiquen,muốntớithămanhấymộtchút.HoặckhôngnhờbácvàothôngbáorằngcócôLinhvàcháuAlextớithăm.

-Thôi,haycôcứvàonhàđãrồiđểtôilênbáochocậuchủ–Ngườiphụnữchấtpháccảmthấyngườiphụnữănmặclịchsựbênngoàicổngcóvẻđángtin,lạithêmgươngmặtcủathằngnhócphíasaugiốngychangCườngnêntronglòngbàtađãđoánrađượcmộtchútẩntình.

Nhưngbàntaybàgiúpviệcvừađặtlênổkhóa,lạibịmộtbàntaynonnớttúmlấyđuôiáo,kéovềsau.GiaHânkhôngbiếtđãxuốngthềmtựbaogiờ,lúcnàynóđangcốkéongườiphụnữgiúpviệcrakhỏicánhcổng,miệngthìhétlên:

-Aichobàmởcổng.Bàmàdámmởcổngchomấyngườixấunàyvào,cháusẽbảobànộiđuổiviệcbà.

Bàgiúpviệcdườngnhưcũngkhôngcócáchnàolàmchoconbénàychịunghelờimình,ngượclạinghethấylờihămdọacủaconbéthìcảngườihơirun lên.Bà ta biết bàPhượng rất yêu chiều đứa cháunội này, chỉ cần nómuốn cái gì cũng lập tức được đáp ứng chứ đừng nói đến đuổi việcmộtngườinhảquênghèonhưbà.

-Hỗnláo...–Mộttiếngquátvanglêntừphíasau,sauđóCườngchậmrãiđitừtrongnhàra.

Anhđứngởbậcthềmmàcảngườilaylắtnhưcóthểgụcxuốngbấtcứlúcnào.NhưngCườngvẫncốnởmộtnụcườivớiLinhvàAlex,sauđólạinhìnđứacongáicủamình,trongmắtnảylênlửagiận:

-Aidạyconănnóihỗnláonhưthế?Cóphảiđượcbànộichiềuquánênmuốngâyloạnphảikhông?Đivàonhà.

GiaHânđanghùnghùnghổhổ raoaivớihaimẹconLinhvàbàgiúpviệc,nhưngCườngvừalêntiếngvàbướcrađãkhiếnchoconbésợrunlên,cảngười không tự chủđượcmàphải nép sát vào saungười bàgiúpviệc.Nhưngtrongđôimắtđangđầysựsợhãicủanócòncómộtchúttứctối,hiểnnhiên là rấtkhôngvuivẻkhibịbốmột lầnnữabỏ rơivàbênhvực thằngnhóckia.

BàgiúpviệcvộimởcổngchoLinh,sauđóbếngayđứatrẻvàotrongnhà.Cườngbước từngbước chậmchạp xuống thềm, tới trướcmặt haimẹ conLinh,ngồixuống,nhìnAlexvẫntrốnsauchânmẹ,âuyếmnóivớinó:

-Alex,tớithămdaddysao?Tayconkhỏirồià?Maulạiđâychobốxemtayconđãkhỏihẳnchưanào?

-Anhđangyếu,bếconlàmsaođược.Mauđivàonhàđi–Linhlắcđầu,sauđócúinhìncontrai–Alex,condắtdaddyvàonhàđi.

Alexnhìnmẹ,sauđólạiđưamắtnhìnvàophíatrongngôinhà,vẫncòncóchútlưỡnglự.Nóvẫnkhôngquêngiâyphútkinhhoàngkhiđứabégáivừanãyđẩynóngãởngoàibểbơi.Chínhvìđứacongáiấymànóphảinằmbẹptrêngiườngvớimộtcánhtaytreolủnglẳngtrêncổ,vôcùngkhócoi.

Bangườiđivàotrongnhà.Linhngồixuốngsofa,chỉthấylúcnàyconbéGiaHânđangngồiởchâncầuthang,tayômmộtconbúpbêrấtlớn,mộttaykhôngngừngbứtmáitócvànghoecủaconbúpbêđó.Dườngnhưnóđangtìmmột nơi để trút cơn giận hơn là chơi búp bêmột cách hồn nhiên nhưnhữngđứabégáikhác.

CườngđangômAlextronglòng, thấyLinhnhìnGiaHânkhôngrời thìcườigượng:

-Mấythángnaycôngtynhiềuviệcquá,bácsĩbảoanhbịsuynhượcthầnkinhnêncầnphảiởnhànghỉngơi,tránhxacôngviệccăngthẳng.Chắcnghỉngơivàihômlàsẽổnthôi.Alex,khinàobốkhỏe,bốđưaconđitrượtpatinnhé!

Alexkhẽgật,mắtkhôngngừngnhìnvềphíaGiaHânvớiánhmắtvừaghétbỏlạivừasợhãi.GiaHânchứngkiếnCườngômAlextronglòngthìbàntaynhỏbécànggiậtmạnhmáitóccủaconbúpbêkhiếnmáitócđóxù

lên,cóvàisợicònbịgiựtđứtlìara.Nóca3mthấyvôcùngghentị,cũngrấtcămghétthằngnhóckia.Tạisaobốchưabaogiờômấpnónhưômthằngbéấy?Tạisaobốchưabaogiờhứađưanóđichơinhưvừahứavớithằngbéđó?Đâylàbốlạiquátmắngnóngaytrướcmặtthằngbékia,đểthằngbékiacàngcócơhộilênmặtvớinó?

Linhkhoanhtay,mắtkhôngbỏsótmộtphảnứngnàocủaGiaHân,sauđóquayvềnhìnCường,lạnhlùnggằntừngtiếngmột:

-CóphảiđâychínhconbéđãđẩyngãAlex?

CHƯƠNG78CÓLẼEMĐÃQUÊN...

“VợcũvàcontraicủacậuchủđãtừnướcngoàivềvàhiệnđangsốngởHàNội.Cậuchủcóvẻrấtcưngchiềucontraimình,thườngxuyêntớithămthằngbévàmuachonórấtnhiềuđồchơi”.

Mấyhômnay,trongđầuHàPhươngcứlặpđilặplạicâunóiđócủabàgiúpviệcchogiađìnhbàPhượng.Điềuđókhiếntâmtìnhngườiphụnữtrẻnàynhưngồitrênchảolửa.CôbiếtCườngđãtừngcómộtđờivợ,nhưnglạikhôngbiếtanhcòncómộtđứacontraikhácnữa.MọihyvọngvềchuyệnGiaHânsẽthừakếhoàntoàntàisảncủaCườngcũngtheođótanthànhbongbóng,nhấtlàkhibàgiúpviệccònnóithêmvềviệcCườngyêuquýđứacontrainàynhưthếnào.ChẳnglẽhaimẹconngườiđànbàkiacũngbiếtCườngđangmắcbệnhnặng,muốnvềđểtranhchấptàisảnsao?

-HàPhương...–Đangsuynghĩ,HàPhươnggiậtbắnmìnhvìnghethấytiếnggọicủaLinh.

-Ừ?Cóchuyệngì?–Côthảnnhiênhỏilại,rõràngkhôngcoingườicửahàngtrưởngđãngangnhiênchiếmđoạtvịtrícủamìnhnàyragì.

-Chútnữabảokếtoánmangtớichotôitoànbộhóađơnxuấtnhậpkhocủacửahàngtừđầunămtớigiờnhé!

-Sao?Để làmgì?Nhữnghóađơnđóđãđượcnhập lạivào sổ sáchvàđượckếtoántrưởngcủachinhánhmiềnBắckiểmtrarồimà–HàPhươngcaumày,chẳnglẽngườiphụnữnàypháthiệnrađiềugìsao?

-LàchỉthịtừtrênTổng–Linhđápgọnlỏn.Linhtiếpnhậncửahàngnàyđãđượcmộttháng,vàmộtthánglàmviệcở

đâygiúpcôpháthiệnrarằngcôkhôngđượcchàođónlắmtạinơinày.Cácnhânviêncửahàngcóphầnxalạvớicô,chỉcóHàPhương–ngườibịđẩyxuốngvịtrícửahàngphólàcòntiếpxúcnhiềuhơnđôichút.Linhkhôngđểýtớinhữngviệcđó,dùsaocôcũngsớmtrảlạivịtrínàychoHàPhương.Côtớiđâyquảnlíchỉlàmuốncómộtthờigianlàmquenvàthíchnghivớicôngviệcquảnlý.

HàPhươngnghecôgiải thíchthếthì thừngườira,sauđógậtđầucứngngắcvàđirachỗkếtoánđangchuẩnbịravề.

Linhlại trởvềvớiviệclaudọnmấykệhàngđãtrốngkhông.Đúnglúcnày,cônghetiếngcủaChi,côthungânkémcôbốntuổi:

-ChịLinh,chồngchịtớiđónkìa.Mộtthángnay,mỗisángvàchiềuLinhđềuđượcmộtngườiđànôngvà

mộtthằngnhócđưađón,hiểnnhiênmọingườitrongcửahàngđềuâmthầmghentịvớiLinhmàlạikhôngbiếtanhchínhlàngườicóthựcquyềnnhấtcủatậpđoànGreenmark.Thường thìkhiPhongvàAlex tới,haingườihọđềukhôngvàocửahàngmàởbênngoàiđợiLinh ravề luôn,nhưnghômnayLinhcònphảiởlạiđợilấysổsáchhóađơnnêncảhaicùngđivàocửahàng.

-Mẹ,hômnaychúngtasẽđiănhảisản–Alexvừathấycôđãchạylạigần,haimắtnómởtođầyvuivẻ.

LinhliếcnhìnPhongđangcườicười,tronglòngkhôngbiếtphảilàmgìvớingườiđànôngluôntựýquyếtđịnhkia.Anhkhôngnhữngdọnđếnởgầnvớihaimẹcon,màsángnàocũngquachởcôđilàmvàđưaAlexđihọc,sauđólại tớiWinter, trụsởmớicủaGreenmark.CácbuổichiềuanhcũngđềuđặntớiđónAlex,sauđóchởthằngbétớiđâyđóncô,đưahaimẹconvềnhà,đôikhiăntốivớimẹconcôxongmớilạiquaytrởvềcôngtylàmviệctiếp.

Trướcđây,khivừaratớiHàNội,PhongđãbịLinhmắngmỏmộttrậnvềchuyện trướcđâyanh tự tiệnngheđiện thoạicủacô, sauđó thậmchícònkhôngbáolạichocôvềtìnhtrạngcủaNhưÝ.Phongđãgiảithíchrằnganhlàmvậyvì khôngmuốn cô bỏ lỡ cơhội thamgia cuộc thi kia, và nếu côkhôngthamgiacuộc thiấy thìcũngkhôngcóđượcsựngưỡngmộtừmộtkiếntrúcsư,cuốicùngcònđượcanhtabánlạichomộtbảnthiếtkếđộcnhấtvônhị,chínhlànhàhàngMilkyWayhiệntại.Linhkhôngthểphủnhậnlòngtốtcủaanh,nhưngcũngchínhvìvậymàcôcàngcảmthấykhóchịu.Anh

biếtrằngcôkhôngmuốncuộcsốngcủahaimẹconcôbịmộtngườiđànôngxáotrộn,nhưngrõrànglàanhcốtìnhbỏquađiềuđó.

-Côngviệcởđâyổnchứ?–Phonglảngtránhcáinhìncủacôbằngviệcđưamắtnhìnkhắpcửahàng,sauđóđặtmộtcâuhỏi.

-ChắcchắnsẽkhôngvấtvảnhưsaunàyởWinter.Nhưngemvẫnthấyemkhôngthíchhợpvớinghềkinhdoanhhayquảnlý.

-Phải,tínhemquáđơnthuần–Phonggậtđầu–Nếuemkhôngmuốnởđây,emcóthểtớilàmởĐạoQuán.

-Khôngsao,emđãhứavớianhnếuanhlấyđượcWinterthìemsẽsansẻmộtphầngánhnặngnàyvớianh–Linhtrảlờianhrồitháochiếctạpdềđồngphụcmàuxanhra,treonólênmóc,sauđóbếAlexlênvàhỏiconvềbàihọchômnay.

Chẳngbaolâu,HàPhươngđemhồsơsổsáchvàhóađơnlưutrữtớigiaochoLinh,khiđiquaPhongcònliếcnhìnmộtcái.RõrànglàcôbịgiậtmìnhvìPhongkhágiốngvớiCường,ngườiđànôngđãnhẫntâmcướpđiđứaconcủacô.

-Mìnhvềthôi–Linhômlấyđốngsổsáchvàhóađơn,sauđóđặtAlexxuốngđấtchonótựđi,cònmìnhdặndòthêmnhânviênlàmcatrongcửahàng,sauđómớiđiraxe.

-Alex,chúngtađiănhảisảnởđâubâygiờnhỉ?Quáncũnhé!-Anhchoemvềnhà,haibáccháuđiănvớinhauđi–Linhđềnghị.-Saovậy?–Phongquay lạinhìncô, thấycôkhôngcóvẻgì làốm thì

ngạcnhiênhỏi.-Hômnayemhơimệt,muốnvềsớmngủmộtchút.-Mẹốmà?–Alexvươnbàntaynhỏbémũmmĩmcủanósờlêntráncô,

đầyvẻquantâm-Dùsaocũngnênđiăncáigìrồihãyvềnghỉchứ?–Phongnhắc.-Khôngsaođâu.Ởnhàvẫncònchútítđồăn,emhâmlạirồiănlàđược–

Linhlắcđầu,kiênquyếtchốitừ.Phonglặngim,sauđócũnglàmtheolờicô,đưaLinhvềkhuchungcư

trước,sauđóđưaAlexđiăntối,cònhứasẽmuachocômộtsuấtcháothậtngonởnhàhànghảisảnđó.

Linhđặttúixáchxuốngbàn,sauđóchẳngbuồnthayquầnáomànằmdài

raghếmộtcáchmỏimệt.Côkhônghềcảmthấyđói,chỉcảmthấymệt,cáimệttừtậnsâutrongtâmcanlantỏakhắpcơthể.Nếucòncóthểlựachọnlạitừđầu,cônhấtđịnhsẽkhôngchọnconđườngnày.Danhvọngvàtiềnbạckhôngthểđemlạichocôcảmgiácbìnhyênnhưtrướcđây,khicôởcạnhmộtngườiđànôngnàođó,cùngngồibênchiếcbếpthanhoanónghầmhập,vừalaumồhôivừacùngnướngđồănchokhách.Sẽkhôngcósựnungnấubáothù,khôngcóviệcépmìnhphảilàmviệcđểquênđimộtngườikhác,sẽkhôngcóviệcgiànhgiật trongcôngviệcnhưbâygiờ.Lúcnàyđây, trongđầucôlúcnàocũngsuynghĩxemsẽphảilàmgìđểWintertrởlạiđượcthờihuyhoàng?Lúcnàocũngsuynghĩxemlàmcáchnàođểmualạiđượcngôinhàcủamìnhkhixưa?

NgườiLinhbắtđầunónglên,cơnmệtmỏiđãchuyểnthànhmộtcơnsốtnhẹkhônghềbáotrước.Côchìmvàotrongmộtgiấcmộng,nơiđócôthấyanh.Hàngloạtnhữngkíứcvụnvặtùnùnấptới,làmchogiấcmơcủacôtrởnênvôcùngchânthật.Ngaycảkhianhgiơtaychạmlêngươngmặtcô,Linhcũngcảmthấynóthậtbiếtbao,côcảmnhậnđượccảhơiấmtrongđó.Linhbậtkhóctrongmơ,nướcmắtlăndàitrênmá.Côcongườilại,khôngphảivìlạnh,màlàvìcôđơn,sựcôđơnmàcôđãbuộcmìnhphảichấpnhậnsuốtsáunămnay.

-Linh...Linh...Cótiếngđànôngtrầmấmgọicôđầyhốthoảng.Côcảmnhậnđượchơi

ấmthựcsự từmộtbàn tayđangđặt trênmámình,gạtđinhữnggiọtnướcmắtcủacô.Cômởmắt,chỉthấymộtgươngmặtquenthuộcmàtrongmơcôluônluônthấyđangkềsátgươngmặtmình,đôimắtluônlạnhlẽogiờđâytrànngậpsựsợhãivàlolắng.

-Emsaothế,Linh?–Đạilolắnghỏikhianháptayvàomácô,chỉthấymácônóngran,nhưngbàntaycôthìlạnhbuốtnhưsươnggiá.

Linhgượngmìnhđịnhngồingaydậy,nhưngĐạiđãmạnhmẽấncônằmxuống.

-Emkhôngsao...–Cômỉmcườivàđịnhngồidậylầnnữa–Saoanhvàođượcđây?

-Emkhôngchốtcửa–Đạivẫnkhôngthoátkhỏitâmtrạnglolắnghiệntại,vẻlạnhlùngthườngngàyđãbịnhữnggiọtnướcmắtvừarồicủacôlàm

chotanchảyhoàntoàn.-Ôi,emcứnghĩemđãchốtcửarồi–Côcườiyếuớt,ngồidậyvàdựa

lưngvàoghế.-Emốmư?Alexđâu?–Đạivừađứngdậylấynướcấmchocôvừahỏi.-NóđiăntốivớianhPhongrồi.Cảmơnanh!–Côđónlấycốcnướcấm,

khẽnhấpmộtngụm.Sauđócôngẩngđầunhìnanh,tòmò–NhưÝkhôngđếnsao?

-Anhvừatừcôngtyvề,tiệnđườngrẽvàomangchoAlexchútgàrán.Haylàemănđi,cònnóngđấy–Đạiđặthộpgiấyđựnggàránlênbàn,địnhlấyrađưachoLinh.

-Khôngcầnđâu.Emkhôngmuốnăncáigìcả.Anhcứđểđó,chútnữaAlexvềnósẽănthôi.Cảmơnanh!

-Nhưng anh thấy em không được khỏe, em bị cảm lạnh rồi đấy.Vàotrongphòngnghỉngơiđi,ởngoàinàycàngnhiễmlạnhthêm.

-Khôngsaomà–Linh lắcđầu,côcóvẻbốirốikhibịĐạichứngkiếntìnhtrạngyếuđuốicủamình,nhấtlàđúnglúccôđangmơvềanh.

-Đượcrồi,đừngcãinữa,anhsẽđưaemvàophòng.Đạidứtkhoátnói,sauđóanhtiếntới,cúixuốngbếcôlênvàđivềphía

phòngngủ.Linhmuốnkêulênnhưngcuốicùnglạikhôngdám.Côđỏlựngcảmặtkhiởkhoảngcáchsátgầnthếnày,côcóthểcảmnhậnđượcrõràngnhịptimcủaanh.

Đãbaolâurồinhỉ?Baolâurồicôkhôngcònđượcdựavàolồngngựcấmápnày?Đãbaolâurồicôkhôngcònđượcnghenhịptimvàhơithởcủaanhkhikềsátbênanh?Côđãtừngnhớthânthểanhdadiết,vàlúcnày,sausáunăm,khianhômcô,mọixúccảmyêuđươngngàyấylạiùavềtrongtâmtrícô.

ĐạibếLinhvềphòngngủcủacô,đặtcôxuốnggiường,sauđókéochănđắplênngườicô.Rồianhkéoghế,ngồixuốngcạnhcô,đôimắttrànngậpvẻlolắng.

-Emkhôngsaonữa rồi.AnhcứvềđikẻoNhưÝmong–Linhkhôngdámnhìnthẳngvàomắtanh,cônghĩrằngmìnhcóthểsẽbịchếtchìmtrongấynếucứtiếptụcnhìnvàonó.

Đạinhìncônhưsuynghĩ.Mộtlátsau,anhchợtthởdài,nói:

-Emnhưthếnàymàcònđòinuôiconmộtmình.Emnêntáihônđi,tìmmộtngườiđànôngtốtđểcóthểchămsócchomẹconem.

-Emthấythếnàyổnmà.Cóthêmngườikhácchưachắcđãtốt...–Linhlắcđầucười.

-Sẽrấtkhổchoem.Quanhemchẳngphảicórấtnhiềungườiđànôngtốtsao?

-Cósao?–Linhtỏrakìquái,hỏilại.-Alexnóicó.-Trẻconthìbiếtgìđâu.-Vậylàemnhấtquyếtkhôngtáihôn?–Đạinhìncôcóvẻchờmongmột

câutrảlờikhác.-Hiệntạilànhưthế.Emlàmẹ,cóthểnuôiconmộtmìnhmàkhôngcó

quánhiềukhókhăn.Nhưnganhlàđànông,anhnêntáihônđểcóngườiphụnữchămsócchocảanhvàNhưÝ.

-Ừ.-KhiNhưÝcònnhỏthìnêntìmngay,đợilúcnólớnrồi,sẽrấtkhóđểnó

chấpnhậnngườiphụnữkhácxenvàocuộcsốngcủahaibốcon–Linhnóithêm.

-Ừ–ĐạivẫntiếptụclêntiếngđồngývớiýkiếncủaLinh,nhưngrõrànglàanhtiếpnhậnnóbằngmộtvẻthờơ.

Linhkhôngnóinữamàcười,lẳnglặngngắmnhìnvẻmặtcủaanh,cốtìmxemsáunămquagươngmặtnàyđãthayđổinhữnggì.Ngoàivẻlạnhlùngvàánhnhìnluônkhiếnngườitacảmthấybuốtgiáthìdườngnhưkhôngcógìđổikhác, thậmchícònkhôngcóvẻgiàđi.Nhưngtrênđầuanhđãxuấthiệnvàisợitócbạc.ChợtLinhnghethấyanhthởdài:

-Cólẽemđãquên...–Đạinhìncô,rấtmuốnvươntayáplênmácônhưkhinãy,nhưnganhlạikhôngdám.

-Chuyệngì?–Linhtòmò.Đạichưakịpđápthìlúcnàyngoàicửacótiếnggọi:-Mẹ,mẹơi!Convềrồi!CảĐại vàLinh đều bị tiếng gọi non nớt của con trẻ làm cho giật nảy

mình.Đạiđứngdậy, chưanhấcbướcnào thì cửađãbị đẩy ra,Alexxôngthẳngvào,hétto:

-Mẹ,mẹngủà?Conmangcháovềchomẹđâynày.Nhưng thấyĐại đang đứng cạnh giường củaLinh,Alex trònmắt nhìn

làmcảhaiđềuhơibốirối.-Chúmanggàránchocháuđấy–Đạicườivớinó,cốxuatanđikhông

khígượnggạo trongphòng.Haingườicảmthấykhôngđược tựnhiêncholắmkhibịcontrẻbắtgặpởtrongphòngcùngnhauthếnày.

- Dạ? – Alex thấy mẹ nằm trên giường thì lon ton chạy tới, leo lêngiường,ômlấycôtừbênngoài,nũngnịuhỏi–Mẹ,mẹđingủrồisao?Mẹconchưađọcxongtruyệncổtíchchoconnghemà.

-Alex,mẹđangốm,cháuđểmẹngủđi.Lạicóthêmtiếngđànôngvanglên,sauđóthânhìnhcủaPhongxuấthiện

ởngưỡngcửa.AnhkhôngtỏraquángạcnhiênkhithấyĐạiđứngđó,cólẽlàdoanhđãthấyđôigiàycủaĐạiởngoàicửa.ThấyPhong,Đạichỉhơigậtđầuchào,sauđóquaysangnóivớicô:

-Thôi, emnghỉđichokhóe.Anhvềđây.MaianhsẽđưaNhưÝsangthămem.

Đại nói rồi đi ra khỏi phòng.Phongvẫnđứngnơi cửaphòng, nhìn cô,tronglòngkhôngvuikhithấyngườiđànôngkiađứngtrongphòngngủcủacô.Phảibiết rằng,chínhanhdù thâncậnvớimẹconLinhnhưvậynhưngcũngchưamộtlầnđượcphépvàophòngcủacô.Cólẽ...

CHƯƠNG79NỔIGIẬNTRONGBỆNHVIỆN

-Đuổiviệc?Tấtcảbọnhọ?Chịchắcchứ?–HàPhươngngheLinhthôngbáo,trònmắtnhìncôvẻvôcùngkhótin.

-Đúngvậy–Linhgậtđầu.-Chịcóbiếtlàchịkhôngcóquyềnđuổiviệcnhânviênởđâychứ?–Hà

Phươngnhếchmiệngcười,giốngnhưđangnghechuyệnnựccườinhấtmàmìnhtừngnghe.

LinhcònchưakịpđápthìlạingheHàPhươngvặnvẹo:-Hơnnữatôicũngrấtthắcmắclýdomàchịđịnhđuổiviệctấtcảnhân

viênởđây?Xétvềthờigianlàmviệcởđây,họcònhơnchịnhiềulắmđấy?-Tôiđãkhôngđịnhnhắclạichuyệnnày,nhưngtoànbộsổsáchkếtoán

vàhóađơnđãđượckiếmtralạiTổngcôngtyvàđúngnhưtôidựđoán,cáccôđã tiếnhànhgian lậnsổsáchvàăncắpmộtsố tiềnkhôngnhỏcủacửahàngtrongmộtthờigiandài.

-Chịđừngcóvucáo–HàPhươnggiậtmình,quátlên–ChínhKếtoántrưởngtạicôngtychinhánhmiềnBắcđãkiểmtrasổsách,làmgìcóchuyệnsai sót, gian lậngì?Hừ, chẳng lẽ chị cònnghingờnăng lực làmviệccủanhânviêncôngtynữasao?

-Đượcrồi,khôngcầnphảitotiếngởđây.CôcũngnêncảmơngiámđốcThái,nhờcóanhtamàcôvẫntiếptụcđượclàmtạicửahàngnày.Nhưngtôicảnhcáocô,saunàykhôngnêngiởtròquỷtrướcmắttôi–LinhliếcnhìnHàPhương,lúcnàyđãhoàntoànlộravẻchuangoa,đanhđácủamình–QuyếtđịnhsathảinhânviênởđâyđềudoTổnggiámđốcđãkíduyệt,ngàymaisẽ

cónhânviênmớiđượcđiềuđộngtừcáccửahàngkhácsang,côsẽtiếptụcngồitạighếphótrưởngcửahàng,sẽcóTrưởngcửahàngmớitớitiếpnhậnnơinày.

Linhđặtquyếtđịnhsathảilênbàn,sauđótiếptụctrởvềvớicôngviệccủamình.HàPhươnggiật lấy tờgiấyđọc,haimắtnếunhưcó thể thật sựphunlửa,chỉsợtờgiấytrêntaycôđãbịhóathànhtrotànrồi.

Vùngvằngbỏrangoài,HàPhươnglậptứcgọiđiệnchogiámđốcThái.-Anhcũngđãbịkhiểntráchvàbịphạtgiảm50%lươngtrongvòngba

thángliền,thếnêntốtnhấtemđừngthắcmắcnữa–GiámđốcTháithởdài,tronglòngcũngvôcùngchánnảnvìsángnaybịTổnggiámđốcgọitới,phêbìnhmộttrận.

-Nhưngchẳngphảianhnóisẽkhôngcóchuyệngìsao?Saotựnhiênlạixảyrachuyệnnày?

-TổnggiámđốcđãquyếtđịnhchuyểnTrụsởchínhcủaTậpđoànraHàNội,vìthếanhcũngchịuthôi–Tháithởdàiđầybấtlực.

HàPhươnghậmhựccúpmáy,trongđầunhớlạinhữnglờimàLinhvừanóivớimìnhthìcàngthêmcáukỉnh.Côtanghĩmìnhlàaimàdámlênmặtvớicônhưthế?ChỉvìcóngườitrênTổngcôngtynângđỡthôisao?

Linhlàmviệctớiđầugiờchiềuthìđộtnhiênnhậnđượcđiệnthoại.Vừanhậnđược thông tin từđầudâybênkia,mặtcôđã trắng thànhmộtmảng.Vộibỏlạicôngviệcđangngổnngang,côlậptứcbắttaxitớibệnhviện.

KhiLinhtớibệnhviện,Cườngvẫnhônmêsâu.Ngườigọichocôchínhlà trợlýcủaanh.Linhchết lặngtạichỗkhinghengười trợlý thúnhậnsựthậtvềbệnhtìnhcủaanhvớicô.Côngồiphịchxuốngghế,nhìngươngmặttiều tụyvà thânhìnhốmyếucủaanh, trong lòngdân lênmộtsựchuaxótkhôngthểnóithànhlời.

- Chủ tịch có triệu chứng bị sưng gan cách đâymấy năm, đã điều trịnhưngkhôngdứtđiểm.Cậuấylạithườngxuyênuốngrượu,gankhôngchịunổinênđãchuyểnthànhungthư.Hainămnay,cậuấyđãtiếnhànhxạtrịvàcắt bỏmộtphầngannhưngkết quảkhôngcógì khảquan lắm.Cậuấybịngấttạicôngtyvàosángnay,tớigiờvẫnhônmêkhôngtỉnhlại.Bácsĩnóigancủacậuấyđãhỏnghẳnrồi,sựsốngchỉcòntìnhtheothángmàthôi–Ngườitrợlýnói.

-Saokhônglàmphẫuthuậtthaygan?–Linhngẩngđầunhìnanhta.-BácsĩnóigiờsứckhỏecủaChủtịchđãkhôngcònđủđểthựchiệnmột

caphẫu thuậtghépgannữa.Huốngchi tìmđượcmộtngườihiếnganphùhợpkhôngphảidễ.

LinhlạiquayvàonhìnCường,trongđầungổnngangtrămmốitơvò.Đãtừnglàmốitìnhđầucủanhau,đãtừnglàvợchồngđầuấptaygối,đã

cóchungvớinhaumộtđứacon,dùLinhkhôngcònchúttìnhcảmnàovớiCường, nhưng nghĩa thì vẫn có. Cô không phải gỗ đámà có thể vô cảmtrước tìnhcảnhnàycủaanh.Côchợthiểu tại saogầnđâyCườnghaygọiđiệnvàtới thămconnhưthế.Anhbiếtanhkhôngcònnhiềuthờigiannênmớidànhhếtthờigiancuốinàychođứaconmàanhyêuthươngnhất.Anhnénmọicơnđauđểchoconlúcnàocũngchỉ thấyanhcười.Cuốicùnglàanhđãphảichịubaonhiêuđauđớnđây?

LinhngồibênCường,nướcmắtcứthếtheocảmxúctràora.Côngồiđócảbuổi chiều, taynắm lấy tay anh, trong lòng thì thầmcầukhẩn cho anhsớmtỉnhlại.LúcLinhcònđangmêmangiữanhữngkýứcxưacũ,bêntaicôchợtvanglêntiếnghétcủamộtngườiphụnữ:

-Conđànbàkhốnnạnnày,màycòndámvácmặttớiđâysao?Linhquaylại,chỉthấytrướcmắtmộtmảngtốisầm,mộtchiếctúidacó

viền bao bằng kim loại đánh thẳng vàomặt cô làm cô chới với suýt ngãxuốngđất.Sauđó lànhữngcúđánh tới tấpbằng túivàođầu,vàomặtcô,kèmtheođólàtiếnghétgiậndữ:

-Mày là đồ đàn bà đê tiện.Mày cưới nómà còn quay sang quyến rũthằng anh nó.Mày không cho nó nuôi con làm nó ngày đêmnhớ thươngthằngbé, luôn tìmrượugiảisầu.Nếukhôngphảivìmày thìnócón tàn tạđếnmứcnàykhông?Hả?

Bàntayvớinhữngmóngtaysắcnhọntúmlấytóccô,càotrênmặt,trêncổcô,Linhbịchoángvángtớimứckhôngcómộtchútkhảnăngchốngcựnào.NgườitrợlýcủaCườngcũngkhôngbiếtđãrờiđitừlúcnào.

-Màycútđi.Cút chokhuấtmắt tao.Màycũngkhôngkhácgì conchịmày,muốn trả thù tao ư, chúngmày không đủ tuổi đâu.Nếu không phảithằngcontaonósimêmày,bịmàybỏbùamêthuốclúthìnónàođâuđếnnôngnỗinày...

-Aaaaaaaaa,mẹơi!Mẹơi!-Nàybàkia,bàcóthôiđikhông?BàPhượnglậptứcbịhaicánhtaytokhỏetúmlấyvàđẩyrakhỏiLinh.

Tiếngòakhóccủacontrẻ,tiếnggàogiậndữcủangườiđànbànhưđangphátđiên,tiếngnấcnhènhẹcủaLinh,vàtiếnggầmgiậndữcủaPhonglàmcănphòngbỗngchốctrởnênhỗnloạn.BàPhượnglậptứcbịđẩyrakhỏicửamộtcáchthôbạo.PhongtiếnlênđỡLinhngồidậy,đưatayvuốtmáitócđangrốitunglêncủacô,đaulòngkhithấynhữngvếtcàoxướctrêntay,trênmặtcô.AnhquayngoắclạinhìnbàPhượngnhưmuốnăntươinuốtsốngngườiđànbànày.Alexsợhãitộtđộ,nóvộinhàovàolòngmẹnó,khócầmlên:

-Mẹ,mẹcóđaukhông?Mẹđauởchỗnào?ĐôimắtLinhnhưvôhồn.Côcuốixuốngvuốttócthằngbé,sauđógục

đầuvàoconmàlặnglẽkhóc.BàPhượngcàngđiêntiết,lạixôngvàophòngnhưngbịPhongngăn lạikhôngcho tớigầnLinh.Bà tachỉbiếtchỉ tayvềphíacô,gàolên:

-Màymuốntrảthùtaokiamà.Giờcontaoranôngnỗinàyvìmày,màytrảthùtaođượcrồiđấy.Màyvuilắmđúngkhông?Conđànbàlòngdạđộcáckia,màythấysướnglắmđúngkhông?

-Nàybà,yêucầugiữtrật tự trongbệnhviện,nếukhôngtôigọibảovệtốngbàrangoàibâygiờ.

Tiếngcủamộtytávanglênđầynghiêmkhắc.-Bàlàmụphùthủyđángghét–Alexquayngoắtđầu,oángiậnnói.Bịcháutraiđộtnhiênmắngnhưthế,bàPhượnggiậtmình,sauđónhìn

thằngbé,lêntiếngdỗdành:-GiaBảocủabà.Maulạiđâyvớibànào.Cháuthíchchơitròchơighép

hìnhđúngkhông,đểbàdẫncháuvềnhà,ởnhàbàcórấtnhiều.-Khôngthích.Bàlàbàgiàđộcác–Alexhétlên,nhưngLinhđãvùinó

vàolòngmình,khôngchonócólờilẽbấtkínhvớibàPhượngnữa.-Cô...khônhồnthìtrảthằngthằngbéchochúngtôi.Nólàconcủathằng

Cường,côkhôngcótưcáchnuôinó–BàPhượngnhưmấthếtcảlítrí,lạigằngiọnglênvớiLinh.

-Bàbịđiênà?–PhonggiậnđiênlêntrướcsựhunghăngcủabàPhượng–Bànghĩbàcòngiốngnhưtrướcđây,cóthểdùngtiềnđèchếtngườitasao?

Saukhiônggià lydịvớibà,bànghĩbàvẫncònlàphunhânchủtịchnữasao?Bàmàcòndámđộngtớimẹconcôấythìđừngtráchtôi.

-Mày...mày...thằngăncháođábát–BàPhượngchỉtayvàoPhongđầytứcgiận–Cơmmàyăn,nướcmàyuốngđểlớnlênlàdoaimàcó,thếmàgiờphútnàycònvìmộtconđànbàmàquaylưnglạivớiemtraimàysao?Màycũngbịnóbỏbùamêthuốclúrồi,khôngtỉnhlạiđược,nếuvậythìnhìnkếtcụccủaemmàykiakìa.

-Sao?Bànuôitôilớnư?Haythằngemquýhóanàynuôitôi?–Phongnhếchmiệngcườigằn–NếubàcònkhôngchịubiếtđiềuthìkhôngchỉcóWinterthôiđâu,tôisẽđánhsậpcảcáitậpđoànHoànMỹđấy.

-Hóaralàchúngmàyrắptâmhãmhạimẹcontao?-Gieonhânthìgặtquả,đángrabàphảihiểuđiềuđóhơnchúngtôichứ–

PhongtiếnlênđỡLinhđứngdậy,Alexcũngnắmlấytaymẹkhôngrời,ánhmắtvẫnnhìnchằmchằmvàobàPhượngmộtcáchghétbỏ.

Đưahaimẹcon rangoài,khibướcquabàPhượng,Phongcònhừ lạnhmộttiếngrồimớirờiđi.BàPhượngsữngsờnhìnbangườirờiđi,sauđórunrẫybước tớigầngiườngbệnhcon trai.Rồinhưmộtcâykhôđãhoàn toànhéoúa,bàPhượnggụcxuốngbêngiườngcontrai,khócòalên:

-Conơi...

CHƯƠNG80LỰACHỌNCỦALINH

PhongđưaLinhvàAlexđiăntốirồimớivềnhà,anhbiếtLinhchẳngcòntâmtrạngnàomànấubữatốichoconsaucúsốcvừarồinữa.NhưngLinhmuốnvềnhàngayvìvậyanhchỉcòncáchđưacôvềtrước.

-Alex,cháucấtbalôvàophòngđi,bácđưamẹcháuđinghỉđã.-Cháumuốnởvớimẹ–Alexươngngạnhnói.-Mẹcháuđangbệnh,cháukhôngđượclàmphiềnmẹ.NóirồianhlạidìuLinhvàophòngngủcủacô.Đểcônằmxuốnggiường,

anhvươntaychạmnhẹvàovếtcàoxướctrênmặtcô.Mấyvệtmáuđãkhôcứng lạiở trênvết thương.Linhvẫnnhưngườimấthồn,khiPhongchạmvàomácômớicóphảnứnglàcongườilại,sauđóquaymặtvàotrong.

-Khôngsaođâu,emđừngđểýtớingườiđànbàđiênđólàmgì.Linhkhôngnóigì,chỉkéocáichănsátvàongườihơnnữa.Phongmuốn

nóithêmvàilờianủi,nhưngnghỉcólẽlúcnàycôcầnnhấtlàthờigianđểyêntĩnhmộtmình.Chuyệnvừaxảyrađúnglàmộtcúsốclớnđốivớicô.

-Thôiemnghỉđi,anhđimuachoemchútđồăn.Anhthởdài,đứngdậyvàbướcrakhỏiphòng.Alexđangngồichơitrên

ghếsofamộtmình.Thấyanhđira,nóngẩngđầuhỏi:-Mẹcháungủrồiàbác?-Ừ,mẹcháungủrồi.Cháuởnhàtrôngnhànhé,bácđimuađồănchohai

mẹcon–Phongngẫmnghĩ,sauđónóivớinó.-Vâng.PhongdặndòAlexchốtcửacẩnthận,sauđómớiyêntâmđirangoài.

AlexcàicửalạitheolờibácPhongxongthìchạytớitrướccửaphòngmẹ.Nókhẽđẩycửavào,mẹvẫnnằmtrongchăngiốngnhưlàđãngủ,vìvậynócũngkhôngdámchạyvàolàmphiềnnữa.Càngnghĩnólạicàngoánghétbànội.Tạisaobàlạiđánhmẹnócơchứ?BạnAlbustừngnóirằngbốmẹbạnấylihônvìbốbạnấyrấthayđánhmẹbạnấy.Alexcũngchorằng,cólẽvìbànộihayđánhmẹnênbốmẹnómớilihôn.Nghĩtớibànộilànguyênnhânkhiếnbốmẹnókhôngthểởvớinhau,nólạicàngcảmthấyrấtrấtghétbà.

Alexngồixemphimhoạthình,đợimãicũngkhôngthấyPhongquayvề.Nó đi ra tủ lạnh lục bánh quy ra ăn, lại tiếp tục ngồi xem tivi. Có tiếngchuôngcửa,nóvứt cảhộpbánh rabàn,hănghái chạy ramở,nghĩ làbácPhongđãđemđồănvề.NhưngđứngsaucánhcửalạilàchịNhưÝvàchúĐại.

-Chảuchú,chịNhưÝ...–Nómởcửađểchohaingườivào.-Chúmangkhoaitâychiênchocháuđây,haichịembỏraănđi–Đại

cười,xoađầunóvàđivàonhà.Thấy trong phòng khách không có ai, chỉ có cái tivi đang bật dở kênh

phimhoạthình.-Mẹcháuđâu?Cháuởnhàmộtmìnhà?ĐạivừatháogiầyvừahỏinhưngkhôngnghethấyAlextrảlời.Anhngạc

nhiên ngẩng đầu nhìn nó, chỉ thấy Alex đưamắt về phía phòng ngủ củaLinh,giốngnhưđangđấutranhxemcónênnóihaykhông.

-Saothế?Mẹcháulạiốmà?–Đạilolắngnhìnnó.Alextiếnlênmộtbước,vươntayômlấycổanhthìthẩm:-Bànộiđánhmẹ.Mẹcháubịchảymáumấychỗ,giờmẹcháungủrồi.NụcườitrênmặtĐạitắtngúm,gươngmặtanhsasầmlạimộtcáchđáng

sợ.Anhnóivớihaiđứatrẻ:-NhưÝ,conởđâychơivớiem.Lấykhoaichiênraănvàxemphimhoạt

hình,khôngđượcvàolàmphiềndìLinh.-Vâng–NhưÝngoanngoãnvânglời,sauđódắtAlexvàobếp,haichị

emhíhoáylấykhoaichiênrađĩarồimangraghếsofa,vừaxemtivivừanóichuyệnvớinhau.

ĐạiđithẳngvềphíaphòngngủcủaLinh.Anhmởcửavào,nhìnvềphíagiườngnhưngngạcnhiênkhikhôngthấyai.Anhđưamắtnhìnquanhphòng,

chỉthấycửasổđãmởratừlúcnào,rèmcửakhẽlayđộngkhigiólạnhthổivào.Cănphòngcàngthêmlạnhlẽohơn.Đạinghethấytiếngnấcnhènhẹởsaurèmcửa,anhgiậtmình,thóttimmộtcái.Anhkhẽkhàngđóngcửalại,sauđóbướcnhẹvềphíacửasổđãmởbung.Anhlolắng,chỉsợmìnhgâyramộttiếngđộngnàođósẽlàmchongườiởphíasaucánhrèmgiậtmìnhvàngãxuống.

Tớigầnrèmcửarồi,Đạivươn taykhẽkéoméprèmsangmộtbên,chỉthấyphíasauđó,Linhđangngồitrêncửasổ,tayômlấyhaiđầugối,gụcmặtxuốngkhóc.Cửasổmởtoang,gió lạnhxộcvàokhiếnĐại rùngmìnhmộtcái.TiếngkhóccủaLinhrấtnhẹnhưngrótvàotaianhlúcnàycũngđủlàmchoĐại thấy vô cùng đau đớn.Anh nắm lấy cánh tay cô để đảm bảo côkhôngbịngãra,sauđómớilêntiếng:

-Linh,xuốngđi,emsẽbịcảmlạnhđấy.Linhngẩngđầunhìnanh.Đạigiậtmình.Gươngmặtcôcómấyvếtcào

xướcđỏửnglên,đôimắtcũngđãđỏmọngvìkhóc.Anhchưakhinàothấycôyếuđuốivàsuysụptớilúcnày.

Cônhìnanh.Anhnhìncô.Haimắtgiaonhau,cảkhônggianvàthờigiancũngnhưdừnglại.Giólạnhcũngkhôngdámlayđộngcánhrèm.Giữahaingườidườngnhưkhôngtồntạikhoảngcáchsáunămnày,giốngnhưkhianhômhôncôlầnđầumớilàchuyệncủangàyhômqua.

Linhchợtòakhóctolên,côvươntayômchặtlấycổanh,gụcđầuxuốngvaianhmàkhóc.Đạibịbấtngờmộtchút,nhưngcũngđưatayômtrọntấmthânđangrunrẩycựcđộcủacô.Anhvỗnhènhẹlênvaicô,thởdài:

-Mọichuyệnđãquarồi,đừngđểýtớinónữa.-Emsairồi,tấtcảđềulàemsaihết...–Linhchợtnói,khôngđầucũng

khôngcuốilàmĐạikhôngbiếtcôđangnóitớichuyệngì.-Chínhsựcốchấpcủaemđãhạianhấy.Nếuemkhôngkiênquyếtchèn

épanhấy,thìanhấyđãkhôngphảilaolựctớimứcnày.LàemđãgiếtbốcủaAlex,emphảilàmgìđây?

Đạithởdài.ThìracôđãbiếtchuyệncủaCường.CólẽnhưngvếtthươngnàylàdobàPhượnggâyrakhicôtớithămCườngchăng?NhữnggiọtnướcmắtcủaLinhnhưhòatancõilòngĐại,khiếnanhchỉmuốnlậptứckéocôvềbênmình,mãimãikhôngchocôcócơhộirờixalầnthứhai.

-Emphảilàmgìđây?Alexnósẽoángiậnem,sẽkhôngbaogiờthathứchoemnếunóbiếtchuyệnnày.Emphảilàmsaođây?–Linhnứcnở,rồiđộtnhiêncôcắnchặtvàovaianh,cólẽđểkiềmlạicơnxúcđộngđangtràolêntronglòng.

-Khôngphải lỗicủaem,đừngdàyvòmìnhnữa.Alexđangrất lo lắngchoem,embiếtkhông?NếuemcứtiếptụcthếnàymớilàkhôngđúngvớiAlex.Emxem,thằngbébịđóitớimứcphảilấybánhraănkìa.Nếuemốmthìlấyaichămsócchothằngbé?

-Sao...Em...em...đểemđinấucơmchoAlex...–Linhnhưbừngtỉnh,côbuôngtaykhỏingườianh,ngồingaydậy,địnhđixuống.

-Thôi...–Đạinắmlấybàntaycô,chỉthấytaychâncôlạnhtoát–Anhsẽđưahaiđứabéđiănbâygiờ.Nhiệmvụcủaemlànghỉngơichokhỏeđi,cònnữa,đểanhlấybôngsáttrùngvếtthươngchoem.

-Khôngsaođâu,chỉlàmấyvếtxướcnhẹthôi.-Trướctiêncứvềgiườngnghỉđiđã.Đạinói,sauđókhôngcầnhỏiýkiếncủacô,anhbếcôlên,đặtcôxuống

giường,anhâuyếmcúisátmặtcô,mộtnétdịudàngmàlâulắmrồikhôngcònxuấthiệntrongmắtanh,giờphútnàylạihiệnra.Linhbốirốinhìnvàomắtanh,hìnhảnhCườngnằmhônmêtrênchiếcgiườngbệnhtrảigatrắngtoátđộtnhiênhiện lên trongđầu,côkhẽquaymặtsangmộtbên,né tránhanh.

-Emmuốnởmộtmình.Emsẽkhôngsaođâu...Thấycônétránhmình,Đạikhẽthởdàivàngồingaydậy.Anhnóivớicô:-TốinayanhvàNhưÝsẽởlạiđây,emcứyêntâmnghỉngơiđi.NhưngLinhkhôngđáplạilờianh,côvẫnquaymặtvàotrong.Đạivươn

tay gạtmột lọn tóc của cô sang, sau đó kéo lại chăn chongayngắn, cuốicùngmớiđứngdậyđirangoài.

Phongkhôngngờkhianhcònđangđợimuađồănthìđộtnhiêncóđiệnthoạitừcôngty,báolàcóchậpđiệnởWinterkhiếnchomấycănphòngphátsinhhỏahoạn.Anhvộivàngchạytớicôngty,saukhiđámcháyđãđượcdậptắtrồi,nhậnđượcbáocáokhôngcóthiệthạigìvềngười,anhmớiyêntâmgiaolạichotrợlýcấpdướivàquaytrởvềnhàcủahaimẹconLinh.Nhưngkhi anh trởvề, lại thấyAlexvà chị họ củanó làNhưÝđangngồi ănmì

ngon lành ở trong bếp, dường như chúng đang nói chuyện rất hào hứng.Thấyhaiđứanhỏđangăn,anhđểtúiđồănlênbàn,sauđóngạcnhiênhỏi:

-Ainấumìchohaicháuvậy?-ChúĐạinấuà!Saobácđilâuthế?–Alextụtxuốngghế,chạytớixách

mấytúiđồăntrêntayanh,sauđólạiquaytrởlạighế.Haiđứanhỏlạitranhnhaumòmẫmtúiđồănanhvừamangvề.Phongtheobảnnăngđưamắtvềphíacửaphòngngủđangkhépchặt,sau

đólạicười:-Thếà?Báccóchútviệcphảichạylêncôngty.Haiđứalấyđồraănđi.

Mẹcháusaorồi?-ChúĐạicũngnấumìchomẹănrồi.Chúấyđangđimuathuốc–Alex

vẫnhồnnhiênđáp.PhongcườivàđitớiphòngcủaLinh,chỉthấycôđangnằmtrêngiường,

haimắtkhépchặtnhưđãngủ,vẻmặtnhợtnhạtđãkhôiphụclạichúthuyếtsắc.Phongkhôngmuốnđánh thứccô,địnhkhépcửa lạivàquay ra thì lạichợtnghethấytiếngLinh:

-AnhPhong.Phongnhìnlại,khôngbiếtcôđãmởmắttừkhinào.-Anhtưởngemngủrồi.Côngtycóchútviệcnêngiờanhmớimangđồ

ănvềchohaimẹconđược–Phongbướcvào,cườigiảithíchvớicô–Emcảmthấysaorồi?

-Nằmmộtchútnữalàổnhơnthôi.Cảmơnanhngàyhômnaynhé!Anhvềnghỉngơiđi,dạonàyanhcũngbậnchuyệncôngtylắmrồimà.

-Khôngcógìđâu.-BệnhtìnhcủaanhCường,anhđãbiếtrồichứ?–Côbầnthầnmộtlúc,

lạihỏi.-Ừ...Anhmớibiếtchiềunay,ônggiàgọichoanh.-VậyHoànMỹsẽrasao?-Ônggiàmuốnanhquayvềđiềuhànhtậpđoàn–Phongnóikhônghề

giấudiếm.-Vậy...-Ôngấynghỉhưunhưngcũngvẫncóthểđilàmtrởlạiđược.Hơnnữa,

ôngấyđâuchỉcóhaingườicontrai.MặcdùTậpđoànkhôngcònđượctốt

như trước, nhưng cái ghế đó vẫn có rất nhiều người thèm–Phong nhếchmiệng cười –Anh sẽ không bao giờ rời bỏGreenmark đâu, em đừng lo.CũngkhôngnêntựtráchmìnhvềbệnhtìnhcủaCường,đâylàbệnhdotrờiđịnhđoạt,khôngphảilỗicủaem.

-Cảmơnanh.-Nghỉngơiđi.Anhvềnhé!-Emhyvọnganhsẽsớmtímđượcmộtnửathậtsựcủaanh.

CHƯƠNG81PHẢIYÊUNHAUTHÌMỚIĐƯỢCNGỦCHUNG

GIƯỜNG

Ánhmặt trời nhảy nhót trên rèm cửamàu xanh, le lói qua khung kínhchiếuxuốngsànnhà.Cănphòngyênắng,chỉcó tiếngkiđồnghồ tích tắcchạy.Linhtrởmìnhmộtcái,khẽmởmắtdậy, lạihơinheolạivìánhsángban ngày. Phản ứng đầu tiên của Linh là bật dậy vì nhớ tới Alex. Bìnhthườngcôdậyrấtsớm,Alexcũngdậysớm,haimẹconsẽcùngnhauđạpxeđạp quanh bờHồ, sau đómới về nhà ăn sáng rồimẹ đi làm, con tới lớp.Chưabaogiờcôdậymuộnnhưhômnay,vìthếcôđanglolắngkhôngbiếtAlexthếnào.

Hômqua quámệtmỏi nên cô thậmchí bỏ quên cả việc chăm sóc conmình,nghĩlạicôcảmthấyvôcùnghốihận.Linhthừngườiravàigiây,phútchốc bối rối khi băn khoăn không biết có nên tới thăm Cường tiếp nữakhông? Bà Phượng rõ ràng là không muốn thấy mặt cô, nếu tiếp tục đểchuyệnmấtmặtnàyxảyratrongbệnhviện,nhấtlàtrướcmặtAlexnhưhômquathìcôrấtkhôngmuốn.NhưngcôcóthểkhôngquantâmgìtớiCườngsao?Anhnằmđócôđơnbiếtbaonhiêu.Mẹconcôlàmsaocóthểxalánhvàbỏrơianhtronggiaiđoạnnàyđược.

Linhnặngnềxuốnggiường,mãimớixỏchânđượcvàođôidépđitrongnhà.Cảngườicônhưbịrútkiệttoànbộsứcsống.Côsờtaylênmặt,khôngcòncảmgiácđau,chỉthấymộtlớpramráp,cúinhìnxuốngmubàntay,chỉthấymấyvết xước trên tay cũngđã đượcbôi thuốc đỏ.Đại đã làm tất cả

nhữngviệcnàykhicôngủmơmàng,côcũngchẳngnhớanhđãnóinhữnggìkhilàmviệcnày,chỉnhớhìnhnhưanhđãtròchuyệnrấtnhiều.

Vừa đặt tay lên nắm đấm cửa, cô chợt nghe thấy tiếng cười nói khúckhíchởbênngoài.TiếngcủaAlex,tiếngnũngnịucủaNhưÝ,vàtiếngtrầmấmcủaĐại.Côkhẽmởcửa,nhìnra,chỉthấybangườiđangngồitrênghếsalon.NhưÝđangquayđầulàmmặtxấuvớibố:

-Bốtếttóckhôngđẹpgìhết.ThếnàylàmsaocondámtớiCôngviêngiảitríchứ?

-Vậyconđểxõađi,nhìnrấtxinh.A...Alex,cháumặcquầntráirồikìa,maulộnlạiđi.

-Bố,bốchảitócmạnhquá,đauchếtđiđược–NhưÝhétlên.-Bốxinlỗi.Bốsẽnhẹtay.RõràngchúLâmvẫnchảitócchoconthếnày

màconcóbaogiờkêuđauđâu?-ChúĐại,thếnàyđãđúngchưa?-Sao?Cháuphảimặcngượclại.Phảiđểcáitúicóhìnhcongấunàyquay

rađằngtrướcchứ?Cháumặcthếnàykhingồisẽđèbẹpcongấumất.-Nóvốndẹpléprồimà.Gấuvảimàcũngcóthểbẹpsao?–Alexkêulên.-Được,được,cháumặclạiđi.-Á...–NhưÝhétlên.-Bốxinlỗi,concóđaulắmkhông?–Đạicuốngquýtcúiđầunhìnmặt

mũicủacôcongáilúcnàyđãnhăntítlại.-Thôibốđểcontựchải...–NhưÝphụngphịu,cầmlấycâylượcvàtự

chảitócchomình.-Phảithếchứ.ConxememAlexđâynày,sángdậytựgấpchăn,tựđánh

răngrửamặt,tựmặcquầnáovàchảitócgọngàng.-EmAlexvốnđâucótócdàinhưcon–NhưÝbĩumôi.Linhởcửaphòng,phìcườitrướccảnhtượngnày.Ônggiámđốcđĩnhđạc

vàphongđộNguyễnĐạikhôngngờcũngcólúcchậtvậttớiđángyêunhưthế.Linhchợtcảmthấytimmìnhấmáphẳnlên.Khungcảnhnàychẳngphảilàđiềumàcôluônhằngmơướcsao?

Nghethấytiếngcôcười,Đạiquayđầunhìnrồicườihỏi:-Emdậyrồisao?Ngủngonchứ?Trongngườicảmthấythếnàorồi?-Emkhôngsao.Bangườiđãăngìchưa?–Côtiếnlại.

-Chưa.Anhđịnhđưabọntrẻđiănphởchângàrútxương.Hômnaylàngàynghỉ,anhtínhđưahaiđứatớiCôngviêngiảitríchơi,emđichứ?

-Hômnayemvẫncóviệcởcửahàng–Linhlắcđầu,ngồixuốngghế,sauđómỉmcười–NhưÝ,conđưalượcđây,dìchảitócchocon.

-Mẹ,khôngđisao?–Alexmởđôimắttotrònnhìncô.-Conđivới chúvàchịphảingoanvànghe lờiđấy.Khôngđượcchạy

lungtung,khôngđượcnghịchngợm,biếtchưa?–LinhvừatếttócchoNhưÝ,vừavươnmộttayravéocáimũixinhxắncủacontrai.

-Mẹ,conđãlớnrồi,mẹkhôngđượcvéomũiconnữa–Alexkêulênmộtcáchbấtmãn.

-Hử,đãlớnthếrồicơà?–Linhnheomắt–Thếthìconđãcóthểtựgiặtđồcủaconđượcrồi,từmaimẹkhôngphảibậngiặtquầnáochoconnữa.

-Đâylàviệccủamẹmà–Alexgiãynảy.-Aibảolàviệccủamẹ?–Linhtrừngmắthỏi.-Aicũngbảolàmviệcnhàlàtráchnhiệmcủaphụnữ–Alexthấycóchỗ

dựatolớnlàĐạinênhếchđầuđầyvẻtháchthứcvớimẹ.-Hừ,nếuconkhônglàmviệcthìconsẽkhôngđượcăn.Conmuốnđược

ănthìconphảilaođộng–Linhlườmcontrai.-Laođộnglàgìạ?–Alexquênlàđangđấutranhvớimẹ,tòmòhỏi.-Làlàmviệc,baogồmcảviệcnhà.Hơnnữaconnóiconđãlớnrồi,con

traiđãlớnmàđểmẹgiặtđồcủamìnhthìsẽbịbạngáicườichêđấy.ConkhôngsợbạnBảoNgọcsẽchêconlườibiếng,làcontrailạiđểmẹgiặtđồchomìnhsao?

-Không,bạnBảoNgọcrấtthíchcon,bạnấychưabaogiờchêconcả–Alexphảnđốiyếuớt.

-Muốnbạnấykhôngchêconthìconphảichămchỉ.Khôngcóbạngáinàothíchbạntrailườibiếngcả...

Đạinhìn rớtcả tròngmắtkhichứngkiếncáchdạyconcủaLinh.Thảonào cô có thể ngủngon lànhmàkhông cần phải lo choviệc vệ sinh buổisángcủaconnhưthếnày,đúnglàrấtđánghọchỏi.ThấyAlexđãđỏmặttíatailênkhimuốnbảovệquyềnlợi“namnhi”củamình,Đạikhôngnhịnđượcmàphảiphìcười.Thằngnhócnàycũngquáđángyêurồi!

Đạingồiởmộtbên,vẻdịudàngđộtnhiênhiệnratrongmắtanh.Đâylà

cảnhtượngmàanhđãmơướctừlâulắmrồi.Côsẽngồichảitócchocon,cònanhgiúpconmặcquầnáo.CôtếttócchoNhưÝcẩnthận,thỉnhthoảnglạiquaysangtranhthủtrêuchọccontraimình.Haiđứatrẻngồitronglòngcôcườikhúckhíchkhôngngừng.

Thấyanhđộtnhiên im lặng,Linhquay lạinhìn.Đạibối rốigiảvờcúinhìnđiệnthoại.LinhcộtchặtbímtócđãtếtgọngànglạichoNhưÝ,sauđóxoayngườiconbélại,mỉmcười:

-Xinhlắmrồi.NhưÝcủadìđángyêuquá!NhưÝthoátkhỏilòngcô,vộichạyvềphíachiếcgươnglớn,mởtođôi

mắtnhìnmìnhtronggương,sauđócườimộtcáchhàilòng,lạichạytrởvề,sàvàolòngcô:

-Bố,bốnhìnconcóxinhkhông?-Congáibốxinhlắm–Đạivuốtvuốttóccongái,bậtcười.-ConmuốnởnhàdìLinh,đểsángnàodìLinhcũngtết tócchoconđi

học–NhưÝtoétmiệngcườiđềnghị.-Đúng,cònmặcáođôigiốngemvàmẹ.Sauđócùngđiđạpxeđạpở

ngoàibờHồ–Alexhớnhởgậtđầulialịa.-Ừ, tối thìđi trượtpatinởvườnhoaLýTháiTổnữa–NhưÝcười tít

mắt.CảLinhvàĐạiđềubấtngờ trướcđềnghịđầy trẻconnàycủahaiđứa

nhóc. Linh hơi ngượng, ôm lấy con trai và chỉnh lại tất cho con, giả vờkhôngnghethấy.Đạivuốtmũi,hơihắnggiọng,sauđónhìncongáiđáp:

-ĐâylànhàdìLinhvàemAlexmà,consaocóthểtớiởđược.-Không,conmuốnởvớidì–NhưÝhờndỗikêulên–Bốvớiôngchẳng

aibiếttếttócchocon.ChúLâmbiếtnhưngtếtxấulắm,contoànbịcácbạncườithôi.

Đạicườikhổ.Nhàkhôngcóphụnữnónhưvậyđấy.HaingườilớncònchưabiếtứngxửthếnàothìlạitớilượtAlexchớpchớpmắtngâyngôhỏi:

-Mẹ,chịNhưÝcóthểtớiởvớichúngtakhông?Consẽnhườngchochịmộtnửacáigiườngcủacon,sẽchochịchơighéphìnhcùngconnữa.

Bịhaiđứa trẻđồng thờinhìnchằmchằmvàomộtcáchđầymongchờ,Linhlúngtúngkhôngbiếtphảitrảlờithếnào.CuốicùngcôđặtAlexxuốngghế,đứngdậy:

-Mẹđiđánhrăngrửamặtđã.Rồicôvộivàngđivàonhàvệsinh.TiếngtròchuyệncủaĐạivàhaiđứa

trẻvẫnlọtvàotaicô.-Conmuốnsangđâyở,thếconkhôngmuốnởvớiôngnộivàbốnữaà?–

TiếngĐạihỏicongái.-Bốcũngsangđâyởvớiconchứ?Nếukhôngsángaiđưabọnconđi

học?–TiếngNhưÝhồnnhiênhỏi.-EmAlexnhườngchoconnửacáigiườngcủaemấy,cònbốsnagnữa

thìsẽngủđâu?-Chúngủchunggiườngvớimẹ–Alexđáp.Linhđangđánhrăngnghecontrainóithếlậptứcbịsặckemđánhrăng,

holênsặcsụa.Côtraicôkhôngngờlạicómộtđềnghịngâyngôthế.-Ừ,bốngủvớidìLinhđượcđấynhỉ?–Nhưýcóvẻthíchýtưởngnày,

reolên–ConcũngrấtthíchkemdìLinhlàm.DìLinhnấuăncũngrấtngon.Oa,conđềnghịchúngtasẽdọnsangđâyngayhômnay.

-A,nhưngmà...–LạicótiếngAlex,dườngnhưthằngbéđangbănkhoăn–BácPhongnóiyêunhauchínhlàngủchungmộtgiường.Vậychúvớimẹcháuphảiyêunhauđấy.

LờiđềnghịdõngdạccủaAlexkhiếnLinhlầnthứhaiđangcúiđầurửamặt, nghe thấy vậy suýt nữa thì đập đầu vào bồn rửa.Cô cười khổ tronglòng,nhấtđịnhphảidạydỗthằngconmìnhmộttrậnmớiđược.Khôngngờnólạicóthểđưaramộtyêucầumàchínhnóchẳnghiểulàgìnhưthế.

Đại vuốtmũi cười khổ, không biết nên cười hay nên khóc trong hoàncảnhnày.Nhưnganhbiết,cuộcsốngsaunàycủamìnhcũngsẽcórấtnhiềuniềmvuiđây.Anhlạiđưamắtvềphíanhàtắm,tựhỏikhôngbiếtLinhcónghethấycuộctròchuyệnnàykhông?Ởchung?Khôngtệ!Ýtưởngnàylàmanhkhoáichí.Anhcũngrấtmuốnhỏixemcôcóđồngýgópgạothổicơmchungvớimìnhvìhaiđứatrẻhaykhông?

~oOo~

Buổichiều,Đạiđưahaiđứanhóctừkhuvuichơitrởvề,quẳnghaiđứatớichỗKiên,sauđómộtmìnhđitớibệnhviện.Anhhoàntoàncólýdođểkhôngcầntớiđây,nếunhưtrưanayanhkhôngnhậnđượccuộcgọiấy,cuộc

gọi từCường, sauhơnsáunămhaingườichấmdứtquanhệbạnbèngoàicuộcsốngvàđốitáctronglàmăn.

Nếucuộcgọinàytớitừmấynămvềtrước,chắcchắnĐạisẽkhôngngầnngạimàtừchối.Khôngaicóthểhiểuđượcsựđauđớncủaanhvềthấtbạimấynămtrước.Đauvìbịbạnthânhãmhại,đauvìbịnhânviênphảnbội,đauvìkhôngthểbảovệđượctìnhyêumàmìnhđãlựcchọn.Gãtrợlýđãbịtốngvàotù,đámnhânviênbắt taynhaulàmbậycũngđãbịanhxửlýhếtlượt,nhưngngườiđâmanhsaulưngkhiếnanhđaunhấtlạilàCường.Nhấtlà saukhiĐạibiếtđượcngườiđứngđằng sauvụmuabánépgiáPhươngĐôngchínhlàCườngthìanhcàngđauhơn.Mặcdùnhữngnămgầnđây,sựnghiệp của anhmở rộng, tương ứng với đó là quyền lực ngầm cũng tăngnhanh,nhưngĐạilạikhôngmuốnđốiphóvớiCườngbằngnhữngbiệnphápbẩnthỉunhưthế.Vớianh,tìnhbạnđódùđãchết,nhưnganhluôntrântrọngnhữnggìđãcùngnhautrảiquasuốtthờihọcsinhvớiCường.AnhmuốnhạgụcCườngvà đòi lạimọi thứbằng chính năng lực của bản thân.Thươngtrườngkhốcliệt,nóchưabaogiờđểýtớitìnhthânvàtìnhbạn,Đạiđãhơnmộtlầnthấmthíađiềuđó.AnhtừngbướcchènépHoànMỹđangngàymộtxuốngdốcvàanhđãsắpcóthểlấylạpPhươngĐông.Đạibiết,ngoàianhra,còn có một người khác không ngừngmuốn Cường sụp đổ, đó là Phong.Phongbỏrabaocôngsức,cóthểnóichínhlàngườiđứngsauthaotúngtấtcảnhữngbikịch tìnhyêucủabangười,nhưngcuốicùng lại làngườimấtnhiềunhất.HoànMỹtuộtkhỏitaychỉsaumộtcâunóicủaôngbố,theođuổingườimìnhyêutớimấynămtrờicũngkhôngđượcđáplạichútnào.Dùvậy,Đạiluônphảinhìnngườiđànôngngangtuổinàybằngconmắtnểphục,cólẽcũnglàngườiduynhấtĐạinểphụctrongđờimình.

AnhluôncảmthấymaymắnvìchotớibâygiờLinhvẫnkhônglựachọnngười đànôngđó.Có lẽ anhđãnghĩ sai về cô.Anh luônnghĩ rằng cô làngườiphụnữthamvọngvàkhônkhéo,chắcchắncôsẽtìmmộtchỗdựaantoànchohaimẹconcô,giốngnhưtrướcđâycôbỏcuộcsốngbấpbênhvớianhvàlựachọnbờvaivữngchắchơnlàCườnglàmchồng.Nhưngkhông,ngườiphụnữnàyngangbướngvàquậtcườnghơnnhữnggìanhnghĩ,hoặccôđãcóđủkhảnăngđểlochocuộcsốngcủamìnhvàcontraimàkhôngcầndựavàobấtcứngườiđànôngnào.

Đạiđidọchànhlangbệnhviện.Tiếnggiàynệnlênnềnđáhoasángloángtạo thành tiếngvangvọng tronghành langrộngrãivàyênắngcàngkhiếnĐạicảmthấykhóchịu.Anhghétsựyêntĩnhquámứcnhưthếnày,nólàmanh luôn có cảm giác gai gai người, giống như đang đi vào khu nhà xáctrongbệnhviệnchứkhôngphảimộtkhuphòngbệnhcaocấp.Nóluônlàmđầuócanhtrốngrỗngvàcảmgiácloâulúcnàocũngthườngtrực.

Đạinhìncửaphòngbệnhđangkhépchặt,hainắmtaysiếtlạithậtchặt,cốgắngđènénnhữngphứctạptronglòng,sauđógõcửa.

Chỉvàigiâysau,mộtngườimởcửachoanh,làmộtytá.Côgáinhìnanh,sauđómởcửarộngchoanhđivào,vàdườngnhưđãnhậnđượcchỉthịtừtrước,côtacũngrờikhỏiphòngrồikhépcửalại,đểdànhkhônggianriêngchohaingười.

Đạinghetiếngcánhcửakhéplạisaulưng,sauđómớingẩngđầunhìnvềphíagiườngbệnhduynhấtđặtcạnhcửasổ.Mộtngườiđangngồidựalưngvào gối, hai tay bắt chéo nhau đặt trên chăn, ánhmắt chưa từng rời khỏingườivừamớibướcvàophòng.

Mộtgiâynàykhihaiánhmắtchạmnhau,cảhaiđềuchợtnhậnratrongmắtngườikiahaichữđãlâukhôngcònaidámnghĩtới:CHIẾNHỮU.

CHƯƠNG82CHÚCPHÚC

Nhiều năm về sau,Đại vẫn bị ám ảnh bởi nụ cười củaCường khi haingườigặpnhau trongphòngbệnhnày.Cườngkhôngcòngiữđượcnhữngnét đẹp nam tính và khỏemạnh như trước kia nữa, giờ đây anh hốc hác,nướcdavàngnhưnghệ,gươngmặtgiànuahơncái tuổibamươi lămcủamìnhrấtnhiều.VậymàCường lạicười,nụcười rấtbình thản,dườngnhưanhđãchuẩnbịsẵnsàngchokếtcụccủamình.

ĐạihơisữngsờtrướcánhmắtvẫnsángngờivàđầycơtrícủaCườnglúchaibênnhìnnhau.Cườnglàngườilêntiếngtrước:

-Tôiđợiônglâurồi,ngồixuốngđi.Cáchxưnghônàyvốnhaingườiđãdùngtừnhữngngàycònđihọcvàbắt

đầuchơithânvớinhau.Nóđisuốtcuộcđờihọcsinh,sinhviên,rồithờigiangâydựngsựnghiệpcủacảhai.HiệntạingheCườnggọimìnhnhưthế,ĐạihiểulàCườngđangchủđộngmuốnlàmhòavớianh.Anhgậtđầuvàtiếnlạichiếcghếdựađặtcạnhgiường,sauđóngồixuống,ánhmắtvẫnkhôngrờithânhìnhgầyguộccủaCường.

-Cảmơnôngvìđãnhậnlờitớiđây.Tôirấtmuốnchúngtagặpnhauởmộtchỗnàokhácnơinày...–Cườngnóitiếp.

-Khôngcònaiởđâynữasao?–Đạinhìnquanhcănphònglạnhlẽo,sauđócấttiếnghỏi.

-Ừm,không,tôikhôngchoaitớiđây.Dùsaoởđâycũngđãcóytáchămsóc cả ngày rồi –Cường lắc đầu cười, nhưng rõ ràng là anh rất buồn khingheĐạihỏicâunày.

Cảhailạirơivàoimlặng.Đạikhôngbiếtcóthểnóitiếpchuyệngìtronghoàncảnhnàynữa.DùsaothìanhvẫncảmthấygượnggạokhiđốimặtvớiCường.NếukhôngcóLinh,có lẽđếntậnbâygiờhaingườivẫnlàbạnbèthânthiết.Aimàbiếtđượcsẽcólúccảbalạirơivàocáivòngluẩnquẩncủatìnhcảmnhưthế.

-Ông...–CườngngậpngừngnhìnĐại,sauđólạikhôngnóigìnữa,chỉquaymặtraphíacửasổ,khẽthởdàimộttiếng.

-Chuyệncũcũngđãquarồi,bỏquahếtđi.Chúngtangầmtranhđấuvớinhausuốtmấynăm,cuốicùngcũngchẳngcóaiđượchạnhphúc.Haichúngta,vàcảcôấy–Đạicũngthởdàitheo.

-Ừm.Tôiđãlàmkhổcôấythậtnhiều–Cườnggậtđầucườivàthừanhậnmộtcáchchuachát–Nếutôikhôngcốchấp,cólẽcôấyđãrấthạnhphúcvớiông.

-Tôithànhìnthấycôấyđượcsốngthoảimái,đủđầybênngườikháccònhơnphảinhìncôấykhổcựctheobêntôisuốtnhữngnămkhókhănvừaqua–Đạilắcđầu–Nếucôấycốchấpởbêntôi,cólẽcôấycònkhổhơnnữa.

-Bâygiờthìsao?–Cườngnhìnanhchờđợi.-Bâygiờư?–Đạitrầmngâm,rấtmuốnnóithậtlòngmìnhvớingườibạn

này,nhưnglạicóđiềugìđóngănanhlại.Anhbiết,hạnhphúccủaanhchínhlànỗiđaucủangườikhác.- Tôi không hiểu tại saomình yêu cô ấy nhiều như vậy, chắc chắn là

nhiềuhơnông,vậymà lầnnàocũngchính là tôi làmcôấybị tổn thương.Tôiluônnóisẽbảovệcôấy,chechởchocôấy,nhưngcuốicùngtôilạiyếuhènmàbuôngtay–Cườngnhưchợtnhớlại.

LầnđầutiênanhgặpcôkhitớiMỹ,mụcđíchcủaanhchỉlàtòmòvềchịemcôvàcũng rấtmuốncóđượcnhữngngười tàinăngnhưchị emcôđểpháttriểnsựnghiệpcủamình.Danhtiếngcủahọsẽlàmchonhàhàngcủaanhcànglêncaohơnnữa.Nhưngrồinhữngngàythángởbênnhau,tiếpxúcvớicô,tìnhcảmvụlợiấydầnchuyểnthànhmộtthứtìnhyêungọtlànhkhiếnconngười thamvọngcủa anhdần trở thànhmộtngườiđànôngdịudàng.Anh chìmđắm trong thứhương tìnhyêunhưmật ngọt ấy, dùđãdàydạntrongtìnhtrường,nhưngđếnkhiấyanhmớiđượchưởngsựngọtngàocủamốitìnhđầu.Vàđâycũnglàlầnđầuanhlàmtổnthươngcôsâusắc,tớinỗi

chuyệntìnhcủahaingườingaylậptứcrạnvỡvàkếtthúcbằngviệccôđộtngộtquayvềViệtNam,cắtđứtmọiliênhệvớianh.Ngàyấycômớihơnhaimươituổi.

LầnthứhaianhlàmcôbịtổnthươnglàgiántiếpđẩyĐạivàongõcụtkhipháthiệnraLinhđãdànhtìnhcảmchongườibạnthâncủamình.AnhkhiếncônghĩrằngmìnhchínhlànguyênnhântrựctiếpdẫntớisựsụpđổcủaĐại,làmchocôtráchanhthìítmàoánhậnbảnthânthìnhiều.Cơnghennhấtthờiđãkhiếnanhđẩycôđicàngxamình.CôthậmchíkhôngngầnngạibuônghẳntayanhđểtrởvềbênĐạidùbiếtĐạiđãtrắngtay.CườngluônnghĩrằngLinhlàngườikhônngoan,khitìnhcảmgiữacôvàĐạicònchưapháttriểnsâu sắc thì anhhoàn toàncó thểđưacô trở lạibênmìnhbằngcáchđể cônhậnrađâumớilàngườimìnhcóthểdựavào,đâumớilàngườicóthểchocô cuộc sống đầy đủ, hạnh phúc hơn.NhưngLinh, chỉ saumột thời gianngắnngủikhônggặpmặt,côđãtrưởngthànhhơnrấtnhiều.CólẽcáichếtcủaNhậtLệvàsựtồntạicủaNhưÝkhiếnLinhkhôngcòngiữđượccáchsốngvôtư,bồngbộtnhưtrướcđâynữa,côtinhtế,kínkẽvàsốngcótìnhhơn. Chính vì thế nên anhmới càng không nỡ buông tay cô, càngmuốncướpcôtrởlạibênmình.Anhnhưđứatrẻconvòibằngđượcthứquàmìnhmuốnmàkhôngnhậnrarằngchỉvìsựíchkỷcủamìnhcóthểlàmchongườikhácbịthương.

Lầnthứba,sựtổnthươngmàLinhphảigánhchịuđãlêntớiđỉnhđiểmkhiếncônhưcon thuyềnbị sóngđánhxakhỏibờ,khôngbaogiờquayvềbên anh nữa.Đó là khi cô phát hiện ra sự thật rằng chínhmẹ của anh lànguyênnhângâyramọibấthạnhtronggiađìnhcô,nhấtlàanhcòncốtìnhgiấunhẹmchuyệnđóđi.Đôikhi,chínhnhữngđiềubímậttạonênsốphận,vàlầnnàynóđãtạoramộtbikịchđaukhổchorấtnhiềungười.Linhđaukhổ, anh đau khổ,Đại đau khổ, người lớn đau khổ, những đứa trẻ vô tộicũngđaukhổ.Anhtừngmạnhmẽkhẳngđịnhvớicôrằnganhcóthểgiúpcôtrảthù,nhưngcuốicùngkhiphảiđốimặtvớisựthậtvềquákhứcủamẹ,anhlại khôngdám làmgì cả.Anhkhôngdámđứng lênbênhvực cho cô, anhkhôngthểlàmtổnthươngtớimẹmình.Dùbàcólàmgìtrongquákhứ,dùbàcótừngtànnhẫnvớiLinhtớiđâu,cuốicùngbàvẫnlàmẹanh.Dùbàdạydỗanh khắc nghiệt tới đâu, nhưng cuối cùng nó vẫn xuất phát từ tình yêu

thươngcủabàdànhchoanh.Khôngthểxamẹ,cũngkhôngthểbỏcô,làmchoai tronghaingườiphụnữanhyêunày tổn thươngcũng làđiềukhiếnCườngđaukhổnhất.Khôngphảiaicũngcóthểđốimặtvàchịuđựngđượcnỗithốngkhổđó.Anhkhôngcólýdođểoántráchcôlạnhnhạtvớimình,anh càngkhông có lý do để oán trách cômang con rời xa anh, buôngbỏhạnhphúcđãnằmtrongtayhaingười.Anhchỉcóthểtráchchínhmìnhngaytừđầukhôngthànhthựcvớicô.Nếuanhnóivớicômọichuyệntrước,cólẽkếtquảsẽtốthơnlàđểcôphảibịđộngtiếpnhậnnónhưthế.

Vàngaycảkhicôđãrờixaanhrồi,anhđãlàmcôthấtvọngmộtlầnnữa.Đólàkhicongái riêngcủaanhlạiđẩyAlexngãgãy tay.Khicô tới thămanhvànhìn thấyconbé,mặcdùcôkhôngcó tháiđộgìbênhvựccontraimình,nhưnganhđọcđượctrongmắtcôsựthấtvọngcùngcực.Côthấtvọngvìanhđãlàmtổnthươngtớicảhaiđứatrẻ.

Mộtcuộctìnhđẹpđẽđánglẽsẽcókếtthúccóhậu,cóaingờchỉvàinămsauđãtrởthànhmộtbảntìnhcabuồntớivậy!

TiếngCườngtrầmtrầm,ấmáp,khôngngừngvanglêntrongcănphòng,giốngnhưanhđangđộcthoạivậy.Đạingồitrênghế,khoanhtaylắngnghemộtcáchkiênnhẫn,thỉnhthoảnglạixenvàovàicâunóingắngọn:

-Nhưngđóvẫnchưaphảilầncuối–Đạilắcđầu,chốtlạimộtcâusaukhinghenhữngtâmtìnhđầyđaukhổcủaCường.

-Ừ...–CườngcũnggậtđầucườigiốngnhưđồngtìnhvớicâunóiấycủaĐại.

-Hômquacôấyđãtớiđâythămông.Đạinóitiếp,saumộthồiđấutranh,cuốicùnganhnghĩlàmìnhnêncho

Cườngbiếtmọichuyệnđãxảyra.NụcườitươitắntrênmặtCườngchuyểnthànhcườikhổ,anhlắcđầu:-Rốtcuộccôấycũngbiết.-Ôngđãbiếtnếuôngchủađộngnóichocôấy thì tốthơnđểcôấybị

độngbiếtnótừmộtngườikhác,tạisaoônglạikhônglàmthế?-Tôikhôngmuốncôấybậntâmvìchuyệnnày–Cườnglắcđầu–Tôi

muốnđếntậnkhitôichếtđivẫncóthểlàmchohaimẹconcôấyvuivẻ.-Chứkhôngphảiông sợ sẽbị bỏ rơi ngaykhi cô ấybiết chuyện sao?

Linhkhôngphảingườinhưthế.Hơnnữaôngnghĩmẹconcôấyvuivẻđến

tậnkhiôngchếtđithìhọsẽhạnhphúchơnsao?Nếuchuyệnđóđộtnhiênxảyra,vàcôấy,nhưtrướcđây,lạilàngườibiếtmọichuyệnsaucùng,ôngnghĩcôấycóthểvượtquanổinhưnhữnglầntrướchaykhông?

-Chínhvìcôấykhôngphảilàngườicóthểnhẫntâmbỏrơingườikhác,thếnêntôicàngkhôngmuốncôấyphảibậntâmvìtôi.Tôiđãnợcôấyquánhiều.

-Hômquacôấyđãtớiđâythămông.Vàmẹôngcũngởđây.Ôngnênnghĩmìnhmaymắnvìđãkhôngphảichứngkiếncảnhmẹôngđánhcôấy...

-Cáigì?–CườnglêntiếngcắtnganglờiĐại.-...Bởivìôngsẽlạibịkhóxửtrướchaingười–Đạibỏquacâuhỏicủa

Cường,tiếptụcnói–Côấyrõrànglàrấtsốc.Côấyluôntựtráchbảnthânmìnhvàdườngnhưđãmấtngủcảđêmquakhinghĩtớiông.Hômnaytôiđãtớiđâynghĩalàmọichuyệntrongquákhứtôiđãbỏquarồi.Chúngtalàbạnthânvàdùcókhúcmắcgìthìchúngtavẫnlànhữngngườihiểunhaunhất...

Đạidừngnói,đưamắtnhìnCường,dườngnhưCườngđangbịphântánbởinhữnglờianhvừanói.ĐôimắtcủaĐạichợtlạnhlẽođi,giọnganhmangđầysátkhí:

-Nhưngnếumẹôngcònmộtlầnnàonữađộngtớicôấy,dùchỉlàmộtsợitóc,tôinhấtđịnhsẽkhôngthachobàtađâu.

MặcdùtrongphònglúcnàyrấtấmápnhưngCườngvẫnrùngmìnhkhinghe những lời này.Anh có cảmgiác như nhiệt độ trong phòng đột ngộtgiảmxuốngtheocâunóinàycủaĐại.Anhhiểu,Đạihoàntoànnghiêmtúcvớinhữnglờinày.

-Sáunămtrước,bàntaytôikhôngđủlớn,vaitôikhôngđủchắcđểchechở,bảovệvàbaobọcchocôấy.Nhưnghiệntại,tôisẽhoàntoàntựtinlàmđượcđiềuđó.Tôinhấtđịnhsẽkhôngchobấtkỳailàmtổnthươngtớicôấythêmmộtlầnnàonữa,kểcảông.

Cườnglặngđi,ánhmắtnhìnvàovẻmặtđầyquyếttâmcủaĐại,sauđóanhnởmộtnụcườnhẹnhàng,gậtđầu:

-Tôitinông.Hômnaytôimuốnnóichuyệnvớiông,cũngchỉlàmuốngnhemộtlờikhẳngđịnhnàythôi.Tôitinlàôngcóthểđemlạiniềmvuivàtiếngcườimàcôấyđãbịtôiđánhcắpmất.

Đạikhẽlắcđầu,lầnđầutiêntừlúctớiđây,anhchợtmỉmcười.

-Ôngđãlấyđi,thìôngphảitrảlại.Chỉcóôngmớicóthểgiúpcôấybỏđitảngđátronglònglúcnày.Tôinghĩôngnênchuẩnbịtinhthầnnghecôấytrútgiậnđi,côấysẽsớmtớithămôngthôi.

Đạiđứngdậy,vươnvaivặnmìnhmộtcái,sauđóbước tớigầnCường,giơmộttayra,cườinóitiếp:

-Cáibắt tayhữunghịnàycoinhưchấmdứtchiếntranhlạnhmấynămquagiữachúngta.Tôihyvọngsaunàysẽnhậnđượclờichúcphúccủaôngkhitôicướicôấy.

-Thậttựtin–Cường,sauđócũngvươntayphảilên–Tôitinônglàmđượcđiềuđó.

Trongcănphòngấmáp,nắngchiềunghiêngnghiêngxuyênquakhungcửakính,nhảynhóttrênnhữngcánhhoacẩmchướngphơnphớthồngcắmtrongmộtgiỏhoađặttrênbàn.Giólạnhhoàntoànbịngănởbênngoài,chỉthấygióthổilácâylayđộng,cuộcsốngkhônghềngủđôngmàvẫncứtiếpdiễn,tuầnhoàn,sinhsôinảynở.

CHƯƠNG83CƠNGIẬNCỦANGƯỜIMẸ

Trongkhuvựcchămsócđặcbiệtcủabệnhviệncómộtvườnhoarấtlớn,giữavườnlàmộtđàiphunnước.Nơinàydùngđểbệnhnhânđidạo,quanhđócómộtvàighếđáđểngồinghỉ.Từngthảmcỏxanhmướt,nhữngcànhhoa rung rinh trong gió nhẹ. Cả vườn hoa sáng bừng lên trong ánh nắngchiềumùađôngấmápsaumấyngàymưaphùnrảrích.

Trong vườn hoa lúc này có rất nhiều người hoặc đang dạo chơi, hoặcđangngồinóichuyệntrênghếđá,hoặcngồi trênbãicỏxanh.Khônggianthoáng đãng và êm ả, khác với bầu không khí luôn căng thẳng trong cácphòngbệnh.Lúcnày,tạimộtgóccủakhuvườn,nơicóvàibụihoacẩmtúcầumàutímbiếcđangnởrộ,trênthảmcỏxanhcóhaithằngnhócđangchơiđábóng,mộtđứachừngnămtuổi,mộtđứakhácnhỏhơn,chừngbốntuổi.ThằngnhóclớnhơnchínhlàAlex,cònđứanhỏhơnlàcontraiđầulòngcủaKiên.Cáchđókhôngxalàmộtghếđá,lúcnàytrênghếcómộtngườiphụnữxinhđẹpđangngồingắmhaiđứa,ánhmắtđầyvẻyêuthương,trìumến.Côtrangđiểmnhạtnhưngvẫnđủhớphồnngườikhác.Ngaycạnhghếđá,trênmộtchiếcxe lăn,mộtngườiđànôngcũngđang lặng lẽngắmhaiđứa trẻ,thỉnhthoảnglạilenlénđưamắtnhìnngườiphụnữđầysimê.

CuốicùngthìLinhcũngchấpnhậnđượcsựthậtvềbệnhtìnhcủaCường.Côthườngxuyênđưacontới thămanh, thậmchíkhôngngạiphảiđốimắtvớimẹanh.VìCườngđãtỉnhlạinênbàPhượngkhôngdámlàmgìquáđángtrướcmặtcontrainữa.Mỗilầncôđến,bàthườngbỏrangoài,mộtcáchthểhiệnngấmngầmrằngbàkhôngưavàkhôngmuốnthấymặtcô.

-Bácsĩnóithứbatuầnsauanhcóthểvềnhà...–CườngcúixuốngnhặtquảbóngtungchohaiđứatrẻrồiquaysangnóivớiLinh.

-Vậysao?-Anhcũngthíchvềnhàhơn,ởđâyanhcảmthấythậtsựkhôngthoảimái

–Cườnggậtđầu–Hayhaimẹconchuyểnvềởvớianhđi.Lời đề nghị củaCường làmLinh giậtmình.Cô lặng yênmột hồi như

đangsuynghĩ,sauđólắcđầu:-Không được đâu. Em sẽ đưaAlex tới chơi thường xuyên với anh là

được.-AnhchỉmuốnởgầnAlexthờigiannày–Cườngphântrầntrướcvẻe

ngạicủacô–HayemlolắngvềmẹanhvàGiaHân?Từ sau khi ly dị với chồng, bàPhượng cũng đã chuyển về ở cùng với

Cườngtạingôinhàcủaanhvàcôtrướcđây,Linhcólýdođểtừchốichuyệnnày.

-Ừm.Hơnnữaemvàanhcũngđã lyhôn,quayvềsốngởđónhưvậycũngkhôngtiệnlắm–Linhgậtđầu.

-Anhnghĩemsợcậuấyhiểulầm?-Saocơ?–Linhngạcnhiênnhìnanhvẻkhônghiểu.-Đạiấy,anhnghĩcậuấycũngkhôngthíchnhưthế.-Emkhôngcóýđịnhsẽtáihôn–Linhbốirốiquayđichỗkhác.-Anhcónhắctớitáihônsao?–Cườngbậtcười.-Dùsaothìemcũngkhôngcóliênquangìtớianhấycả–Linhđỏmặt

trướccáinhìnnhưxuyênthấumọichuyệncủaanh.-Anh nghĩ sẽ tốt hơn nếu cómột người đàn ông ở bên em.Đại cũng

được,Phongcũngđược,anhnghĩhọsẽđềuyêuthươngvàchămsóctốtchohaimẹconem.

-Anhthựcsựnghĩvậy?AnhcholàhọsẽyêuthươngAlexnhưconruộtsao?

-Ừ,anh tin là thế.Nhưngphải làmột tronghaingườiđó–Cườnggậtđầu,hoàntoàntintưởngvàosuynghĩcủamìnhlúcnày.

-NếuemmuốnlấyanhPhongthìkhôngphảiđợitớilúcnày.-AnhchưatừngưaPhong,nhưnganhvẫnphảicámơnanhấyvìsáunăm

quađãchămsócchohaimẹconem.

-Làanhấytựlàmkhổmình,ngườiđànôngngốcđó–Linhthởdài.Quảbóngnhựalăntớidướichâncô.Alexchạylạigần,thayvìnhặtlấy

quả bóng, nó sà vào lòng mẹ ra sức hít hà, sau đó mới quay sang nhìnCường,nũngnịuđềnghị:

-Daddy,ngàymailàNoel,consẽdiễnkịchởtrườngđấy,bốđixemconbiểudiễnnhé!

Linhcúinhìncon,nghiêmkhắcnói:-Khôngđược,conkhôngthấybốđangốmvàrấtmệtsao?Cườngnhìnthằngnhócvớiánhmắtyêuthương,sauđógậtđầu:-Nếungàymaibácsĩchobốđithìbốnhấtđịnhsẽtới.Alexnhậnđược lời đồngý từ anh rồi nên lại vui vẻôm lấyquảbóng,

chạy ra chơi cùngnhócKhang.Hai anh em chúng lại quấn lấy quả bóng,rượtđuổitheonhausuốttrongvườnhoa.Linhnhìnchúngchơi,lạibấtgiácthởdàimộtcái.TiếngthởdàicủacôlàmCườngcũngphảitòmò:

-Saothế?-AlexvẫnchưaquenđượcvớilốisốngtạiViệtNam.Từlúcđihọctới

giờ,mớiđượccóbatuầnmànóđãđánhnhauvớibạnmấylần,lầnnàocũngthuanhưngnóvẫnkhôngchịubỏcuộc.

-Alexđánhnhauư?–Cườnggiậtmình–Vìsaovậy?-Cácbạntronglớpđềunóinókhôngcóbố–Linhnhìnanh,mãimộthồi

saumớinóiđượcracâutrảlời.Cườngchoángvángđếnnỗikhôngnóiđượccâugì.-NóđãquenvớicuộcsốngbênMỹ,đámtrẻbênấycũngchẳngbaogiờ

đểtâmtớimấychuyệnnày.NhưngởViệtNamthìkhác.Điềunàydễlàmtrẻconbịtổnthương.Emcũngkhôngcócáchnàocả.

Cườngvẫnlặngthinh.Nhữngsailầmcủangườilớnthựcsựgâychoconcủahọquánhiềuthươngtâm.Chínhcáchxửsựcủangười lớncũngquyếtđịnhmộtphầntớitínhcáchcủaconcáihọ.

Khihaingườicònđangtrầmngâmthìcóhaingườiđitới.- Sao lạnh thế nàymà con lại ra ngoài? – Bà Phượng trừngmắt nhìn

Cường,cũngkhôngbuồnđưamắtsangLinh.Linhimlặngkhôngnóigì,chỉnhìnđứabégáiđangđượcbàPhượngdắt

trongtay.Đâylàlầnthứhaicôgặpđứabégáinày,tênnólàGiaHân,chính

làemgáicủaAlex.Đứabécũngnhậnracô,nótrừngmắtvớicô,sauđóđitớibêncạnhCường,cấtgiọngnonnớthỏihanđầyquantâm:

-Bốcólạnhkhông?Cườnglắcđầu,sauđónhắcconbé:-ConmauchàodìLinhđi.-Côđóđâuphảidìcủacon–Conbécongmôicãi.-GiaHân,bốcódạyconnóivớingườilớnthếkhông?–Cườnggiậndữ

quát.Bịquátbấtngờnhưthế,GiaHângiậtmìnhlùilại,sauđónépvàosaubà

Phượng, nhìn anhvới vẻmặt sợ sệt.Có thể thấy cơngiận thất thườngvàkhôngbaogiờbáotrướccủaCườngluônlànỗiámảnhcủanó.Nhưngnóthậtsựkhôngthíchngườiphụnữnày.Nóvẫncònnhớmỗilầnbốnósayvềnhàlàlạilụcảnhcủangườiphụnữnàyra,vừaômlấybứcảnhvừalảinhảigọitênngườiđó,khóclóc.Nókhôngmuốnthế.Bốnómặcdùlàmộtngườinghiêmkhắcnhưngkhôngthểkhócvìmộtngườiphụnữnàođókhôngphảimẹnóđược.Mỗilầnnóhỏitớimẹ,bốnólại lặngthinh,hoặcgiậndữnóirằngmẹnóđãđổinóđểlấymộtkhoảntiềnlớnrồi.Kinhkhủngnhấtlàkhinóphảigọimộtthằngbékháclàanh,vàbốthìrấtyêuquýthằngnhócđó.Nócócảmgiácnhưvịtrícủanótronglòngbốđãhoàntoànbịthaythếbởithằngnhócnày.

-Conquát cái gì, cònkhôngmauvềphòngđi –BàPhượng lớngiọngquát.

Nghethấymấyngườilớnbắtđầutotiếngvớinhau,AlexvànhócKhangngừngchơi.Alexbỏchạytớichỗcủamẹnótrước,nhócKhangcũngômlấyquảbónglạchbạchchạytheo.

VừathấybàPhượngvàGiaHân,Alexđãvộisàvàolòngmẹ,biểuhiệngiốngnhưnókhôngmuốntrôngthấyhaingườinày.

-Alex,conchàobànộiđi–Cườnglêntiếngnhắcnhở,hyvọngđứacontrainàykhôngcứngđầunhưGiaHân.

Alexnhìnbốnó,rồilạikhẩnkhoảnnhìnmẹ.LinhliếcmắtnhìnvẻmặtbốirốivàcóchiềutuyệtvọngcủaCường,cônénmộttiếngthởdài,cúiđầunhẹnhàngnhắc:

-Chàobà,chàobốđirồimẹconmìnhvề.

Alexđứngthẳngdậyđầyvẻkhôngmuốn,nhưngcuốicùngnóvẫnkhôngthểlàmtráilờimẹđược.Nókhoanhtaynói:

-Chàobà,chàodaddy,convềđây.Cườngmỉmcườikhẽgậtđầu,sauđóvẫytay:-Conlạiđây,bốnóicáinày.Alexđitới.Cườngômnóđặtlênđùi,cúiđầuhônlênmánó.Râuriatừ

cằm anh đâmvào làn damềmmại của thằng bé làmnó cười khúc khích.Cườngthìthầmvàotaiconmộtlúc,thằngnhócliêntụcgậtđầu,đôikhilạilắcđầu.Sauđónócũngômcổanhnóithầmvớianhmấycâu,vẻvôcùngthânmật.

Toànbộcảnhnàyđềubịmộtngườithuvàomắttừđầutớicuối,từlúcbàPhượngvàGiaHântớichođếnkhiCườngômcontraibébỏnglên,hônnóđầyyêu thương.Ngườiphụnữkínđáođứngởmộtgóc, xen lẫn trongvẻsửngsốtlàmộtcơntứcgiậnkhôngthểnóithànhlời.

Ngườiphụnữnàykhôngphảiaixalạ,chínhlàHàPhương,nhânviêncấpdướicủaLinh,đồngthờichínhlàmẹđẻcủaGiaHân.BiếttinCườngnằmviện,HàPhươngbímậtđitheobàPhượngvàGiaHântừnhàtrẻcủaconbévềđây,khôngngờlúcnàylạiđượcchứngkiếntoànbộsựviệcnhưthế.

ĐiềukhiếnHàPhươngsửngsốtlàcôkhôngngờngườiphụnữdạogầnđâygâyrachocôvôsốkhókhănởchỗlàmlạicóliênquantớiCường.NhìncáicáchCườngômấp,tròchuyệnvớithằngbécontraiLinh,côcóthểđoánđượcđâychínhlàvợcũvàcontraicủaCường.Tráiđấtdùrộnglớn,nhưnglạicóvôsốngườitưởngnhưxalạmàvẫnbịbuộcvàovớinhaubằngnhữngsợichỉrốirắm.

Ngàyđó,chínhCườngđãnóivớicô rằngcảđờinàyanhsẽkhông thểchấpnhậnyêuthươngmộtngườiđànbànàokhác,thìralàvìngườiphụnữxinhđẹpvàlạnhlùngmàngàynàocôcũngphảiđốimặtkia.Côtacógìđểanhphảiyêucảđờinhưthế?Ngaycảđứaconvớicôanhcũngkhôngnhận.NếusauđóbàPhượngkhôngđồngýsẽnuôiđứatrẻvàchocômộtkhoảntiềnlớnbồithườngthìcólẽgiờnàycongáicôvẫnlàmộtđứatrẻkhôngcha,còncôvẫntiếptụccuộcđờinghèokhổ,vấtvảvànhụcnhãtrongquánbar,thànhconbúpbêtrongtaynhữngngườiđànôngcótiền,hamcủalạ.Mặcdùhọđãlyhônngaysaukhimớikếthônđượcvàitháng,nhưngđếngiờ,sau

sáunăm,CườngvẫnrấtyêuthươngLinh.Bâygiờngườiphụnữnàyđãtrởlại,còncócảcontraicôta,thằngbéấygiốngCườngnhưlột,HàPhươngcóthểcảmthấyrằngđịavịcủacongáicôsắpbịlunglay.ThằngnhócvàngườiđànbàkiasẽlàmốiđedọalớnđốivớiviệcthừakếtàisảncủaGiaHânsaukhiCườngquađời.

NhưngđiềulàmchoHàPhươngcảmthấygiậndữnhấtlàtạisaoCườngcóthểômấpyêuthươngmộtđứacontrướcmặtmộtđứaconmàmìnhluônđốixửlạnhnhạtnhưthế?TạisaoanhchưabaogiờcưngnựngGiaHânnhưthế?Anhcóthểkhôngthíchcô,côcũngđãchấpnhậnbiếnmấtkhỏicuộcsốngcủagiađìnhhọsuốtbốnnămnay,nhưngconbéchínhlàmáumủcủaanh,nócũnggiốnganhkémgìđâu.Hơnnữa,suốtbốnnămnay,conbélớnlêndướisựchứngkiếncủaanhmỗingày,chẳnglẽvịtrícủanótronglònganh lại không bằng thằng nhóc sống ở nước ngoài suốt sáu năm kia sao?CàngnghĩHàPhươngcàngthươngcon,cànggiậnCường,giậnkiểuconyêucon ghét của anh, giận cả người phụ nữ xinh đẹp và thằng bé kia.Họ đãcướpđitấtcảcủahaimẹconcô,từtìnhyêutớiđịavịtronglòngCường,vàgiờđâycólẽcònlàtàisảnkếchxùcủaCườngnữa.

MẹconLinhđãrờiđi.NhìntheohọkhôngchỉcóánhmắtphứctạpcủabàPhượng,sựsimêvàyêuthươngtrêngươngmặtCườngmàcòncócảsựhằnhọcvàcaynghiệttrongcáinhìncủaHàPhương.

Mộttrậngiólạnhthổiàoqua,bàPhượngkhẽrùngmình,sauđóvộivàngđẩyxelăncủaCường,dẫntheoGiaHânđivềkhuchămsócbệnhnhân.HàPhươngnhìntheohọ,sauđócôquấnlạikhănchoấmcổvàcũngcấtbướcđivềphíacổng.

Cônghĩrằngcôcầnmộtchútrượu!

CHƯƠNG84BỐTỚ

ĐêmNoel,khicáccặpđôinắmtaynhau,tìnhtứsóngbướcdướiánhđènđườngsángrựchaycùngđứngtrướcThánhđườngchờđợicấtvangbàicadângChúathìtạihộitrườnglớnnhấtcủakháchsạnWinterđangdiễnrađêmhộiNoelcủamộttrườngmầmnon.ĐêmhộiNoelđánglẽđượctổchứcngaytạihộitrườnglớncủatrường,tuynhiêncáchđâymộttháng,khiquyếtđịnhtổ chứcđêmhội nàyđượcbangiámhiệu thôngqua thì trường cũngnhậnđượcmộtcúđiệnthoạitừphíaWinternóirằngsẽchotrườngtổchứcmiễnphítạiphòngtiệclớnbậcnhấtcủakháchsạn,vềphầntiệcđãcómộtvịphụhuynhgiấumặtmuốntàitrợchosựkiệnnày.Vớimongmuốncóthểđemđếntiếngcườichocáccon.MặcdùmấynămgầnđâyWinterđãđixuống,nhưngvịthếcủanóvẫnrấtlớn,nhấtlàsaukhiWinterđổichủvàđượctranghoàng,tusửalạithìlạibắtđầuđilên,doanhthuliêntụctăngchỉtrongmộtthời gian ngắn.Hơn nữamùa này lại đúng làmùa cưới, việcWinter hoạtđộngtrở lạikhiếnchokhôngítcặpđôicóđiềukiện tổchức lễkếthôntạikháchsạnnổitiếngnày.

Tạisânkhấulớncủaphòngtiệcđãđượctrangtrívôcùngđẹpmắt.CâythôngNoelkhổng lồvớinhữngdànđènnhấpnháyđượcđưa tới từnhiềungàytrước.Mộtmànhìnhtivilớntreotrêntường,ngaychínhgiữasânkhấu.NhạccôngvẫnmiệtmàichơinhữngbảnnhạcGiángsinhvuinhộn.Nhữngđứatrẻxinhxắngiữatầngtầnglớplớpváyáoấmđangchạychơiđùacùngbạn bè.Những nữ nhân viên phục vụ xinh đẹp của khách sạn trong trangphụcônggiàNoelcũngđitớiđilui,khôngngừngmangranhữngmóntráng

miệngngonvàđồuống.Vôsốnhữnghộpquànhỏxinhxắnđượcxếp tạimộtdãybàndàigầnsânkhấu.

Theogiấymờicủanhàtrường,cảbốvàmẹcủacácbéđềuđượctớidựcùngconmìnhtrongbuổitiệcnày.Nhữngcôbé,cậubékhôngthamgiatiếtmụcgì sẽ đượcngồi cùngbốmẹđểxemcácbạnbiễudiễn, cuối cùng sẽđượcônggiàNoeltựtaytặngquàcho.Đứabénàocũngháohứcvớilễhộinày,vìthếđềuđòibốmẹdiệnchonhữngtrangphụcđẹpmắtnhất,lộnglẫynhất.

Lúcnày,ởsaucánhgà,bọntrẻđangđượccáccôtrangđiểmđểchuẩnbịrabiễudiễn.Trongkhicácbạncònđangnháonhácchọnđồ,cóhaiđứatrẻlénvéncánhgà,thòđầunhìnrangoài.Mộtcôbéxinhnhưbúpbê,micong,máhồng,mặcváycôngchúa, tóc loănxoănvàđộimộtvònghoababyvôcùngxinhđẹp.Đứacòn lại làcon trai, trắng trẻobụbẫmkhôngkém,đẹpnhưthiênthần,mặcmộtbộđồkỵsĩ,cổthắtnơ,rấtradángmộtchànghoàngtử.HaiđứatrẻnàychínhlàAlexvàcôbạnBảoNgọccủanó,ngườisẽđóngvaicôngchúacủacucậutrongvởkịchtốinay.Lúcnày,haiđứađangnhìnrangoài,xìxàonóichuyện:

-Bốmẹcậutớichưa?-Bốtớđicôngtáctừhômtrướcrồi,cònmẹtớvớianhtớđangngồiởkia

kìa–BảoNgọchớnhởđưamắtnhìnvềphíamẹmình.-Đâu?–Alexdáodáchỏi.-Mẹ tớmặc váy đen đấy, ngồi cạnhmẹ bạnNguyênAnh. Có cả bạn

NguyênAnhkìa.-À.Tớthấyrồi–Alextìmmộthồi,sauđógậtđầu.-Thếmẹcậuđâu?–BảoNgọchỏingượclại.VìAlexđi họcbằngxeđưađóncủa trườngnên côbạnnày chưa từng

nhìn thấy“mẹxinhđẹpnhất trầnđời”củaAlexbaogiờ.Alexchỉcần liếcmắtđãnhậnramẹmìnhởngaybàngầntrêncùng,còncóbácPhong,chúĐại,chịNhưÝvàmộtcôrấtxinhmànókhôngbiếttênnữa.Mộtvịtrígầnnhưtốtnhấtcủalễhội,khôngquágầnvớidànâmthanhồnào,cũngkhôngquáxađểnhìnlênsânkhấu.

-Mẹtớkia.Váydạhộimàuxanh,hoataibằngngọcbích,màuyêuthíchcủamẹtớđấy–Alexvươntaychỉthẳngvểphíamẹmình.

-A,mẹcậuthậtlàđẹp–BảoNgọckêulên–Thếbốcậuđâu,cậunóilàbốcậucũngsẽtớimà?

BảoNgọcnhìnhaichúđẹp traingồicùngbàn,khôngbiếtaimới làbốcủaAlex.MộtchúngồicạnhmẹAlex,cònmộtchúlạingồicáchmẹAlexmộtchịcũngrấtxinh.BảoNgọcnghĩcólẽlàchúngồicạnhmẹbạnmình,nhưngsauđểýlạithìnghĩcólàngườithỉnhthoảngđưamáyảnhlênchụphìnhxungquanhgiốnghơn.DùsaothìcảchúnàyvàmẹcủaAlexđềuthỉnhthoảngcườivớinhauvànóichuyệncùngvớicôbéngồigiữahọ.CònchúngồicạnhmẹAlexlạinóichuyệnvớicôgáibêncạnhnhiềuhơn.

-Tấtnhiênlàbốtớphảitớirồi–Alexhếchmặtlên.-Cóphảichúđangchụphìnhkiakhông?Tớthấycậurấtgiốngbốcậu

đấy.Cònkialàchịgáicậuà?Alex giậtmình, định phủ nhận, nhưng sau đómặt nó ngẩn ra như suy

nghĩ,cuốicùnggậtđầuthừanhận:-Đúng,đấylàbốtớ,cậuthấyrấtgiốngtớà?Ngồigiữabốtớvớimẹtớlà

chịgáitớ,tênchịấylàNhưÝ.CònngồicạnhmẹtớlàbácPhong,anhtraibốtớ,côngồicạnhchắclàbạngáibácấyđấy.

-Bốmẹcậutuyệtvờinhỉ?Vậymàcácbạncứnói làcậukhôngcóbố,đúnglàchẳngbiếtgìhết.Chúngnóbịcậuđánhlàđángđờilắm–BảoNgọcgậtđầu,khôngngờlạicònđồngtìnhvớiviệcbạnmìnhhayđánhnhauvớiđámcontraitronglớpnữa.

-Hìhì,thôitớvớicậuquayvàođi–Alexnherăngcườisauđódắttaydẫncôbạngáiquayvềchỗtậptrungcủađộikịch.

Khi hai đứa trẻ cònđangmải bàn tánvềbốmẹ chúng thì ở bênngoàiphòng tiệc,Linhcũngđangvuivẻchỉnh lại tócchoNhưÝ.ChợtcônghetiếngĐạicảmthán:

-Nhìnbọntrẻcóvẻrấtvui.KhôngngờWinterlạisẵnsàngmiễnphíviệcchothuêphòngtiệcnày.

Phongđangnóichuyệnvớicôgáibêncạnhmình,nghethấyvậythìliếcnhìnĐạitrảlời:

-Cũng làmột cách để quảng bá hình ảnhmới củaWinter thôi, nhưngkhôngbiếtvịphụhuynhnàolạisẵnlòngchimộtkhoảntiềnlớnnhưthếchobữatiệc.HơnnữaAlexcũngcoinhưmộtphầncủanơinày,giúpnóvuivẻ

mộtchútcũnglàcáitốt.Nghenóidạonàynókhôngđượchòathuậnvớicácbạntronglớplắmđúngkhông?

Linhnhìnanh,nénmộttiếngthởdài.ViệccômấylầntớitrườnggặphiệutrưởngvìviệccủaAlexcũngcórấtnhiềungườiđượcnghe,nhưngnguyênnhânvìsaothìcôkhôngmuốnnóira.CònĐạichỉnhếchmépcườitrướccâunóiđầyẩnýcủaPhong.NếuPhongbiếtđượcanhchínhlàngườichitiềnđểtổchứcbữatiệcnàythìanhcũngchẳngcầnphảilấylàmkìquái.BanđầuĐại còn dự định bỏ cả tiền thuê phòng tiệc luôn, nhưng không ngờ bênWinter lại nói sẽ tài trợhoàn toànviệc thuêphòng tiệcnày, thậmchí còngiảmhaimươiphần trămchiphí tổchức tiệcnữa.Lầnđầu tiênhaingườiđànônggầnnhưlàđốichọivớinhaulạingầmbắttayđểtặngchoAlexmộtmónquàGiángsinhlớnnhưthế.

Mọingườicũngkhôngnóichuyệnnữavìbuổilễđãbắtđầu.Cáctiếtmụcvănnghệvàkịchđượcxenkẽnhau, tiếtmụckịchcủaAlexsẽdiễnragầncuốicùng.Khi tiếtmụcvừabắtđầuthìbàncủaLinhngồicó thêmmộtvịphụhuynhnữacùngvớicontraimình,cólẽvìtớitrễnênđãkhôngthểtìmđượcmộtchỗngồinàonữarồi.Linhgậtđầuchàochịtachophảiphép,sauđólạichămchúnhìnlênsânkhấu.

Quamỗi tiếtmục lạicómộtngườiđónggiảônggiàNoel lên tặngquàchocácbéthamgiabiễudiễn.ỞdướicácbàntiệccũngcómộtônggiàNoelkhácđi tặngquà cho các cácbéngồi cùng chamẹ.Ngay cảNhưÝcũngđượctặngmộthộpquànhỏkhiếnconbévuimừngnhảycẫnglên.

CuốicùngcũngtớitiếtmụccủanhómAlex.Nhữngđứatrẻxinhxắnnhưthiênthần,vớilời thoạingâyngôcùngcáchdiễndễthươngđãlàmchocảphòngtiệcphảivỗtaykhôngngừngsaukhikếtthúc.Đạicũngđãquayvởkịchtừđầutớicuối,địnhbụngsẽlàmtặngAlexmộtcáiđĩalàkỷniệm.

-ĐólàbạnBảoNgọccủalớpconđấy–Lúcnày,độtnhiênthằngnhócngồicùngmẹtạibànvớimấyngườihọhồnnhiênkhoe–Bạnấyxinhvàháthaynhấtlớpcon.

-Thếà?–Mẹthằngnhóccúiđầunhìncon–Thếsaoconkhôngthamgiadiễnkịchcùngcácbạnchovui?

-Concũngmuốnthamgia,nhưngmàcônóiconkhônghợplàmhoàngtửbằngbạnGiaBảo–Thằngbéphụngphịucúiđầu–Rõrànglàconđãxívai

nàytrướcrồimà.BạnGiaBảolàmộtđứabéhư,suốtngàyđánhnhauvớicácbạn, lạikhôngcóbốnữa, tại saocôgiáo lại chobạnấyđóngvai làmhoàngtửchứ?

Câunóihậmhựcvàđầyhờndỗicủathằngnhócrơivàotainhữngngườicònlạilàmchomọingườilặngngắt.Ngườimẹngẩngđầulên,chỉthấymấygươngmặtmangtheovẻcổquáiđangnhìnchằmchằmvàohaimẹconhọ.Thằngnhócconbịngườilớnnhìnchằmchằmthìsợhãicúigằmmặtxuống.Bàmẹthìcườitrừ,giảithích:

-Trẻconchúngnókhônghiểuchuyệnthôi,cácanhchịthôngcảm.Linh,ĐạivàPhongnhanhchóngrờiánhmắtđi,duychỉcóNhưÝdường

nhưrấtkhônghàilòngvớinhậnxétđócủathằngbé.Mọingườiởcácbànbêncạnhcũngđangtánthưởngvởkịchđầyvuivẻcũngbịtiếnghétcủaconbélàmchogiậtmình.

-AibảoGiaBảokhôngcóbố?TiếnghétgiậndữcủaNhưÝlàmchocảĐạivàLinhngồibêncạnhcũng

giậtmình, thậmchícòndọacho thằngnhóckiasợxanh lècảmặt,đãgầnnhưsắpkhóctớinơi.Ngườiphụnữkiathấythếthìvộivàngdỗdànhcon,dườngnhưđãhiểu ramìnhđangngồivớiai.Nhưngnghĩ lạimìnhvừabịmộtconranhconvắtmũichưasạchquátthẳngvàomặt,lạicòndọachoconmìnhsuýtkhócthìcơngiậnbốclênđầu,khôngđểýgìtớimặtmũinữa,lậptứchỏi:

-Anhchịdạyconkiểugì thế?Mớibétímàđãquátnạtngười lớnnhưthế,saunàylớnlêncònláođếnthếnào?

MộtcâunóitrựctiếpchọcgiậnĐạivàLinh,nhấtlàlúcnàylạicómấychụcconmắt tòmòđangnhìnvềphíabênnày.Ngườiduynhấtgiữđượcbình tĩnh,haynóiđúnghơn làkiềmchếđượccơngiận làPhong,anhđưamắtnhìnĐạivàLinh,sauđóquaysangngườiphụnữnày,lạnhlùngnói:

-Trướcmặt con trẻmàcôxử sựnhư thế, làm sao cô có thểdạyđượccon?Thảonàomộtđứatrẻmớinămtuổimàmồmmiệngđãđộcđịanhưthếrồi.Bạnbèkhôngcóbốthìsao,côdạyconkìthịvàchêbaichúngsao?Hơnnữa...

Phongnhìnthẳngvàomặtchịta,nhấnmạnhtừngchữ:-Ai–nói–Gia–Bảo–không–có–bố?

CâuhỏisaucùngcủaPhonglàmngườiphụnữrunlên,mặttáixanhlại.UyápvôhìnhtừPhongkhiếnchochịtacócảmgiáckhôngthểthởnổi.Chịtakhôngthểhiểumìnhđangchọcvàongườinhưthếnàođây?

Tình thế trên bàn tiệc trở nên vô cùng căng thẳng.Đúng lúc này,mộttiếngtrẻconnonnớtvanglên,đãphávỡkhôngkhílạnhlẽoởđây.

-Mẹ...Mọingườiđềunhìntới,Alexvẫnmặcnguyêntrangphụcnhưlúcdiễn,

mộttaydắtcôbéBảoNgọclontonchạyđến.Nókhôngbiếtchuyệngìđangdiễnraởđâynênvừatớigầnđãbuôngtaybạngáira,hồnnhiênsàvàolòngLinhnói:

-Mẹ,condiễncóhaykhông?-Condiễnhaylắm–Linhxoađầuthằngnhóc,cơngiậntrongmắtcũng

đãtiêutantừlúcnào.-Mẹ...–Alexrờikhỏivòngtaycô,quaylạikéoBảoNgọctớigần,vuivẻ

nói–ĐâylàbạnBảoNgọc,bạnấyđóngvaiBạchtuyếtcóxinhkhôngmẹ?bạnấynóimuốngặpmẹnêncondẫnbạnấytớiđây.

Linhquayranhìncôbéđanggiươngđôimắttròntonhìnmìnhvớimộtvẻngưỡngmộ,cômỉmcười,nóivớicôbé:

-Cháu làBảoNgọcphảikhông?GiaBảokểvớicôvềcháu rấtnhiều.Thậtđúnglàmộtcôbéxinhxắn.

-Cháuchàocô.Côthậtlàđẹp–BảoNgọcnhìncô,thốtlên.Như Ý bụm miệng cười. Lần đầu tiên gặp dì Linh nó cũng đã luống

cuống và thốt lênmột câu như thế.Nhưng nó thật sự rất thấy tự hào khingườidìmànóyêuquýnhấtđượckhennhưthế.

-ĐâylàbácPhong,anhtraicủabốtớ.Bácấychínhlàchủcủakháchsạnnàyđấy–AlexchỉtiếpsangPhong,lúcnàyđãthulạiuynghiêmcủamình,trởvềlàmôngbácvuitínhvàrấtchiềuchuộngmìnhtrongmắtthằngnhóc.

-Cháuchàobác.Kháchsạncủabácthậtđẹp.BạnGiaBảonóicáccôđầubếpởđâyđềunấuănrấtngon.

“Thậtlàmộtcôbékhéoănnói!”Linhcườinghĩthầm.-Ừ,rấtngon,nhưngkhôngthểbằngmẹtớđược.Mẹtớnấuănlàngon

nhấttrênđời–Alexvênhmặttựhào–À,đây,đâylàchịNhưÝcủatớ.Chịấy thường hay đọc truyện cổ tích cho tớ nghe lắm.Nhờ chị ấymà tớ đã

thuộclòngtruyệnNàngBạchTuyếtvàbảychúlùnđấy.Haicôbégáilậptứclàmquenvớinhau.AlexlạiđưamắtnhìnĐại,khônghiểusaogươngmặtthằngbélạitrởnên

vôcùngphứctạp,nhưmuốngiớithiệu,lạinhưkhôngmuốn.DùsaonóđãlỡmồmnóivớiBảoNgọcrằngđâylàbốnó,giờnếulạigiớithiệukhácđi,chắcbạnBảoNgọcsẽgiậnnólắm.Hơnnữa...Hơnnữa,nóthậtsựmuốncómộtngườichađểcóthểtựhàomàkhoevớibạnbè.NóđãthấybạnBảoNgọctrầmtrồkhenngợi“ngườicha”nàynhưthếnào,nócàngướcmuốnđólàsựthật.

-Hômnayconvuikhông,Alex?–Đạithấythằngnhócnhìnmìnhlặngimthìhơikhóhiểu,đànhmỉmcườihỏitrước.

-ChúlàbốcủaAlexđúngkhông?Chúthậtđẹptrai,hơncảbốcháunữa–BảoNgọcđangnóichuyệnnhỏ tovớiNhưÝ,nghe thấyanhhỏi thìhaimắtsánglên,lậptứcchuyểnchủđề.

Đạigiậtmình.Linhngơngác.Phongngẩnra.NhưÝthìtròncảmắt,lưỡilíulạikhôngnóiđượctừnào.ChỉcóAlex,lúcnàydũngcảmthốtlên:

-Đúng,chúấy...àkhông...bốtớđấy.Rõrànglàtớcóbốnhé,maicậuhãynóichocácbạntronglớpbiếtbốtớoaiphongnhưthếnào.

-Ừ–BảoNgọcgậtđầu.Đạibật cườivuivẻ, sauđóvươn taybấtngờôm thằngnhócvào lòng.

Mặcdùđâykhôngphảilầnđầutiênanhômthằngbé,nhưnglầnnàyanhlạicócảmgiácnhưmáumủ tương liên,nóchính làconđẻcủamình, làgiọtmáucủamìnhvậy.

-Sao,địnhmangcondâutớigiớithiệuchobốsao?-Alexvui sướngôm lấy cổ anh, nóđâungờ chúĐại lại khôngnhững

khônggiậnmàcònđồngtìnhdiễnkịchcùngnónhưthế.-Condâulàgìạ?–BảoNgọctrònmắthỏianh.-Haha...–Đạicườivang–NếusaunàycháuởcùngmộtnhàvớiAlex

thìcháuchínhlàcondâutarồi.-Ởmộtnhàấyạ?CháurấtmuốnởcùngmộtnhàvớiAlex–BảoNgọc

hồnnhiênnói.-Haha...–Đạikhôngnhịnđượcphácườivuivẻ.SauđóanhthảAlexxuống,đặttaylênhaivainó,nghiêmtúchỏi:

-Alex,tốinayconcóvuikhông?Alexgậtđầu,miệngcườitoetoét.-Hômnayconchínhlàhoàngtửcủabữatiệcnày.ĐâylàmónquàGiáng

sinhmàbốvàbácPhongcủaconmuốntặngchocon.Convuivẻlàchúngtayêntâmrồi.Hômsautớilớphãynóithậttochocácbạncủaconbiết,hômnaycácbạnđãthamgiabữatiệcGiángsinhdobốvàbácPhongtổchứcđểtặngchocon.Nhớchưa?

Đạivừanóivừaliếcmắtnhìnngườiphụnữvừarồicònlớntiếngmắnganhcáchdạycon,chỉthấylúcnàymặtcôtađãlúcxanhlúctrắng.Anhhàilòngthuánhmắtlại.Alexkhẽgậtdùnócũngkhônghiểulắmnhữnglờimàanhvừanói.

-Đithôi,GiaBảo,chúngtaphảitrởlạithaytrangphục–BảoNgọcnhắcnhởsauđóhaiđứanắmtaynhauquaytrởlạiphòngthayđồ.

Khôngkhítạibàntiệccủamọingườilúcnàytừcăngthẳngchuyểnsangvôcùngngượngngùng.Linhđỏmặtkhinghĩ tớinhữngđiềucon traivừanói. Phong đứng dậy bỏ ra ngoài nghe điện thoại, có lẽ anh không thíchkhôngkhilúcnày.CònĐạithìcườikhôngkhépmiệnglạiđược,nhưngmỗilầnthấyvẻngượngngậpcủaLinh,anhlạithấychóngvángnhiềuhơn.Nếucólúcnàocôkhiếnanhsimênhấtthìđólànhữngkhicôngượngngậpnhưthếnày,nólàmanhcócảmgiáccônhỏbévàcầnđượcchechở.

Quanhđó,buổitiệcvẫncònđangtiếpdiễn.

CHƯƠNG85MÓNQUÀCỦAÔNGGIÀNOEL

AlexđangloayhoaytháogiàythìđộtnhiênmộtônggiàNoelxuấthiệntrướcmặtnó.ĐólàmộtônggiàNoelcaolớn,mặcmộtbộđồmàuđỏ,đeorâu,độimũđỏrũxuốngmộtbênvai.ÔnggiàNoelnhìnnó,sauđócấtgiọngkhànkhànhỏi:

-CháuchínhlàAlexsao?-Chúbiếtcháuư?–Alexngạcnhiênhỏilại.ÔnggiàNoelngồixổmxuốngtrướcmặtnó,xoađầunó.Alexchỉcócảm

giácbàntaynày,ánhmắtnàythậtgiốngvớicảmgiáckhiởbênbố, tronglòngnóấmáphẳnlên.

-Tatấtnhiênlàbiết tấtcảnhữngembéngoantrênđờinàyrồi.Nhưngsaocháulạibuồnthế?–ÔnggiàNoeltiếptụchỏi.

-Vìcháu...–Alexđịnhtrảlời,nhưngsaumộthồingậpngừngthìkhôngnóigìnữa.

-Saothế?-Khôngcógìđâuạ–Alexlắcđầu–Vớilạivừanãyđãcómộtônggià

Noelkháctặngquàchocháurồi.Cácbạnmỗingườicũngchỉcómộthộp,cháukhôngthểnhậnnhiềuhơnđược.

ÔnggiàNoelmỉmcười,sauđólấytừtrongtúiđangvácởmộtbênvairamộthộpquàlớn,đặtlênđùiAlex,nói:

-ĐâylàmónquàtừbàchúaTuyếtdànhchochànghoàngtửxuấtsắcđãcứuđượccôngchúaxinhđẹp.

-BàchúaTuyếtư?CháutưởngbàchúaTuyếtlàmộtngườiđộcácchứ?–

Andecxenđãviếtnhưthế.ÔnggiàNoelcười,sauđóngồilênghếbăngcạnhAlex,quaysangnhìn

thằngbé:-Conngười ai cũngcómặt thiệnvàmặt ác,mặt tốtvàmặt chưa tốt...

CháuđãngheCâuchuyệnvềconsóilẽphảichưa?Alexlắcđầu,mắtnósánglênhỏi:-Ôngkểchocháungheđi.ÔnggiàNoelxoađầuthằngbé,sauđócấtgiọngkhànkhànvàbắtđầukể

chuyện.“MộttùtrưởngCherokeeđưahaiđứacháucủamìnhvàorừngdạochơi.

Saumộtlúcđidạo,baôngcháungồinghỉbênmộtgốccâyvàôngbắtđầunóivớihaiđứatrẻ:

-Cómộtcuộcchiếntồitệđangxảyraởbêntrongông.Đâylàcuộcchiếngiữahaiconsói.Mộtbênlàconsóicủanỗisợhãi,sựgiậndữ,kiêungạovàthamlam.Bênkialàconsóicủalòngdũngcảm,tửtế,khiêmnhườngvàyêuthương.

Haiđứatrẻimlặngvàlắngnghecâuchuyệncủaôngchođếnkhichúngngheôngbảorằng:

-Cuộcchiếnđangxảy ragiữahaiconsóinàycũngđangdiễn ra trongmắtcáccháu,khôngkhácgìmọingười.

Haiđứatrẻsuynghĩmộtlúcrồihỏivịtùtrưởng:-Ôngơi,vậyconsóinàosẽchiếnthắng?Ngườiôngnhẹnhàngnói:-Consóimàcháuđangnuôidưỡng.”ÔnggiàNoelkếtthúccâuchuyệnbằngcáchnhìnvàođôimắttrongveo

củaAlex,thấygươngmặtnócóvẻmờmịtthìbậtcười.Alexngâyngôhỏi:-Vậycuốicùnglàconsóinàothắngạ?-Ôngkhôngbiết,cólẽcháubiết–ÔnggiàNoellắcđầu.-Cháubiếtạ?-Ừ.Vậycháunghĩconsóicủa lẽphảisẽ thắng,hayconsóiđộcácsẽ

thắng.-Tấtnhiênlàconsóicủalẽphảirồi–Alexdứtkhoáttrảlời.-Mộtngàynàođókhi cháu lớn lên, cháu sẽnhận rađượccon sóinào

thắng.Tacũngnhưchamẹcháu,muốncháuhãynuôidưỡngconsóicủalẽphảilớnlên.

-Mặcdùcháukhôngcóconsóinào,nhưngnếucháucómộtconsói,nhấtđịnhcháusẽnuôinóthậtngoan.

-Ngoanlắm.Cháuđúnglàmộtđứatrẻngoan.Nào,bâygiờcháumuốnđượctặnggìtronglễGiángsinhnămnay?

-Nhưngcháuđãcóquà.-ĐólàquàcủabàchúaTuyếtgửichocháu.Bâygiờcháuhãyđưarađiều

ước,đêmnaytasẽgửiquàcủatatớichocháu.Sángmaikhithứcdậy,cháusẽcónó.Cháumuốnđồchơigì,mộtbộxếphìnhkhổnglồ,haymộtchiếcxeđạpleonúimới?

-Cháukhôngcầnđồchơigì cả.Bốđã tặngchocháy rấtnhiềubộxếphình, xe đạp của cháu cũng còn rấtmới. Cháu... cháumuốn... nhưngmà,cháumuốnhaiđiềucơ.

-Cháumuốngìnào?Ôngnhấtđịnhsẽtặngnóchocháu,mườiđiềuướccũngđược.

-Cháumuốnbốcháumauchóngkhỏelại.-Ừ,ôngnghĩlàbốcháusẽsớmkhỏelạithôi.Điềuướcnàynhấtđịnhông

sẽlàmđượcchocháu.Cònđiềuướcthứhaithìsao?-CháumuốnchúĐạitrởthànhbốcháu–Alexngậpngừngmộthồirồi

dõngdạcnói.ÔnggiàNoelyênlặng.Mộtlúcsau,giọngkhànkhàncủaôngtrởnênkhó

nhọchơn:-ChúĐại?Vậycònbốcháu?Cháukhôngyêubốcháuư?- Cháu rất yêu bố cháu, nhưng cháu biết bố cháu không thể nào sống

chungvớimẹconcháuđược.Bốcháubịốmphảinằmviện,hơnnữabốphảiởvớibàvàmộtđứaemgáikháccủacháu.

-Ônghiểurồi–ÔnggiàNoelgậtđầu–Vậycháucóthíchemgáicháukhông?

Alexlắcđầu,sauđólạigậtđầumộtcáchvôcùngmâuthuẫn.-Mặcdùđứaemgáiđórấthungdữ,nócònđẩycháungãgãytay,nhưng

cháunghĩlàcháusẽkhôngtiếptụcghétnónữa.-Tạisao?

-Vìnókhôngcómẹ,nócònđángthươnghơncháu.-Cháuthật làmộtđứabéngoan.Nghenày,ôngkhôngchắcngayngày

mai có thể làmchochúĐại của cháu trở thànhbốcháu.Nhưngôngchắcchắnlàkhônglâunữađiềuướcnàycủacháusẽthànhsựthật.

-Thậtchứạ?–Alextrònmắtvẻkhôngthểtinđược.-Tấtnhiênrồi.ÔnggiàNoelkhôngbaogiờnóidốitrẻconcả.ÔnggiàNoelxoađầunómộtlầnnữarồidứtkhoátđứngdậy,thânhình

hơi nghiêng ngảmột chút nhưng cuối cùngvẫn đứngvững.Sau khi ngheAlexngoanngoãntạmbiệtmìnhvàcònchúcmìnhngủngon,ngườiđànôngnhanhchóngđirakhỏicănphòng.

Ởbênngoàiđãcómộtngườiđànôngkhácđangchờsẵn từ trước,vừathấyngườiđànôngnàyđiralậptứctiếnlênđỡlấy,sauđólolắnhỏi:

-Chủtịch,ổnchứ?-Khôngsaođâu.Chúngtaquaylạibệnhviệnthôi.-Được.Đitừtừthôi,đểtôiđỡcậu.Ngườiđànôngvừavịnvàotrợlýcủamình,vừalặnglẽlêbướcrờikhỏi

Winter. Trong đầu anh vẫn còn chìm trong hồi tưởng về cuộc trò chuyệncùngcontraikhinãy.

“Giángsinhcuốicùngnàycủabố,bốchỉướcconsẽnuôidưỡngđượcmộtconsóichânchính.”

~oOo~

Linhvừamởcửa,haiđứatrẻđãùavàonhà,chạymộtmạchvềphòngngủcủaAlexvàbắtđầumởnhữnggóiquà.Hômnay,saukhiđêmhộikếtthúc,ĐạicònđưahaimẹconLinhvàcongáiđichơiđêmNoel, tới tậnkhihaiđứa trẻkêumệtvàđói thìmọingườimớiquyếtđịnhvềnhà ănđêm.Đạitháogiàyđể lênkệ,dặndòLinhkhôngcầnnấuquánhiều,sauđócũngđivàophòngchơivớihaiđứa.NhưÝnhậnđượcmộtcáimũ lenmàuhồng,Alexthìnhậnđượcmộtđôitấtmàuxanhtrongcáihộpquànhỏcủatrườngmầmnon tặng.Ở trong hộp quà lớnmà theo ông giàNoel là do bà chúaTuyếtgửitặngnócómộtđôigiầytrượtpatinmớitoanh,làmchonóphảihétlênvui sướng, thậmchí cònnhảy tưng tưngở trêngiường.Đại cũngkinhngạchỏivềmónquàđắttiềnnàynhưngAlexlạigiảithíchrằngdomộtông

giàNoelmangquàtừbàchúaTuyếttớichonó.TrongđầuanhnghĩngoàiCườngrathìkhôngcònaicókhảnăngsẽtặngchonómộtmónquànhưthế.Đạingửi thấymùithứcănthơmnứcbênngoàinênvộigiụchaiđứatrẻđirửatayđểchuẩnbịănđêm.

Đạingồiởbànăn,lặnglẽngắmLinhnấuăntừphíasaulưng,thầmnghĩrằngbaonămrồi,hìnhảnhcủacôtrongđầuanhvẫnnhỏbévàthânthươngnhưthế.

-HìnhnhưCườngcótớitốinay–Đạilêntiếngkhithấycôquaylạinhìnmình.

-Anhấytớilàmsaođược?VớilạinếuanhấytớinhấtđịnhsẽgặpAlex.Lúcvềnhìnnócóvẻrấtbuồn,cólẽlàvìbốnókhôngđến?–Linhlắcđầucholàkhôngđúng.

- Nó nhận được đôi giày trượt patin Igor rất đẹp, giá của nó bây giờkhoảngtámtrămđô,emnghĩaicóthểbỏramộtcáigiátrêntrờinhưthếđểmuamộtđôigiàypatinchomộtđứatrẻ.

Linhlặngyên,dườngnhưcôđangsuynghĩnhữnggìĐạinói.Haiđứatrẻrửatayxongthìđuổinhauchạyàovàobếp,kéoghếngồingayngắnởbànăn,mắtnhìnvềphíaLinhchờđợi.KhiLinhđặthaimónănlênbàn,Alexnhìnchòngchọc,sauđóxụmặtnói:

-Bánhtáomậtong,saomẹkhônglàmbánhpuddingnhưmọinăm?-Concómuốnănkhônghaythôi?–Linhtrừngmắthỏi.-A,conăn,conăn–Alexcườihìhì,vươntaytómlấymộtmiếngbánh

cònnónghổi.Linh tháo tạpdềvàcũngkéoghếngồixuống,nhìnhaiđứa trẻăn.Đại

thấycôcứmãilochohaiđứathìgiục:-Emcũngmauănđi.Cáinàyănnóngmớingon.Linh lờanhđi,quay trởvềvới tô súpnóngcủamình.Một thoángbốn

ngườiđãchénsạchsẽđồăntrênbàn.Linhdọndẹpbếp,cònĐạithìđưahaiđứatrởlạiphòng,haynóiđúnghơnlàdẫnAlexđingủ.Chưabaogiờthằngnhóclạithứckhuyanhưhômnay,thếnênĐạivừavàođượcmộtlúcđãtrởra.Linhphachoanhmộtlytràxanh,vừalaudọnbếpvừahỏi:

-NhưÝcũngngủluônrồisao?-Ừ–TiếngĐạiđáplại.

Côcũngkhôngngoảnhđầu,vẫntiếptụccôngviệccủamình.-Vậythìanhcứđểconbéngủởđây,maisangđónsớmđưaconbéđi

họclàđược.Linhkhôngnghetiếnganhtrảlời.Nhưngchỉvàigiâysau,côcócảmgiác

cổmìnhbịmộthơithởnóngrựcphảlên,côgiậtmìnhquaylạithìthấyĐạiđãđứngngayphíasaumìnhtừbaogiờ.Đạikhôngđểchocôcócơhộiphảnkháng,lậptứcanhtiếntới,ápsátlấycô,haitayômgọnlấythânhìnhmảnhmaicủaLinh, sauđóanhápđôimôimỏng lạnh lẽo lênmôicô.Linhvừađịnhnóicâugìđãlậptứcbịnụhônbấtngờnàychặnlại,đammêlậptứcbaophủlấycô.Côcócảmgiácmìnhnhưtrởvềvớilầnđầutiênkhihaingườihônnhau,cũngmộtnụhônmạnhmẽvàbấtngờnhưthếnày.Lúcấy,côcảmthấyhươngrượunóngbỏngtronghơithởcủaanh,cònlầnnày,nụhônmangvịtràthơmngát.

ChútlýtrícònsótlạicủaLinhmáchbảorằngcôphảilậptứcthoátkhỏianh.Nhưngcôcànggiãy,Đạicàngsiếtchặthơn.Bờmôilạnhlẽocủaanhthamlamtrượttrênmôicô,lưỡianhsụcsạotìmtìnhnhâncủanó,mộtnụhôntựanhưmuốnnuốtchửnglấycô,đểcômãimãikhôngthoátkhỏianhnữa.

MãichođếnkhiLinhcảmthấylồngngựcnhưmuốnvỡtungravìthiếukhôngkhí,cômớicắnmạnhvàolưỡianhkhiếnchoĐại“a”lênmộttiếng,lậptứcrờikhỏimôicô.

-Emkhôngnêncắnnhưthế,cóthểchếtngườiđấy–Đạigiậndỗikêulênvìbịcôcắtđứtcảmxúcmộtcáchphũphàngnhưthế.

“Bốp”.Mộtcái tátbỏngrát từLinhdán lênmáanh,âmthanhvangtớinỗichínhLinhsaukhilàmrahànhđộngnàycũngcảmthấyhơihốihậnvìđãquátay.Côvừathẹnvừagiậnlạivừathương,đỏmặtquátkhẽ:

-Anhmuốnchếtà?-Phải,anhđangmuốnchếtđây.Nóirồi,Đạimộtlầnnữanhàotớiômlấycô,mặcchomárát,lưỡivẫncòn

đau, anh lạimột lần nữa tham lam ngốn lấy đôimôi đỏmọng đầy khiêukhíchcủacô.Anhépcôtựasátvàobệbếp,mộttayghìchặtlấycô,taycònlạinhanhchóngluồnqualớpáongủấmáp,đặtlênlưngcô.Cáilạnhlẽotừbàn tayanh truyền tớida thịtkhiếncô rùngmình.Nhưngkhianhbắtđầu

tiếnlêntrên,côlạicảmthấycànglúccàngnónglên.Mộtnửacômuốnđẩyanhra,nhưngmộtnửalạichầnchừ.

-Buôngemramau–CôvừathởhổnhểnvừanhắckhiĐạirờikhỏimôicô,bắtđầuhônlênmá,lêncổcô.

-Khôngđờinào–Đạikiênquyếtđáp,bàntaymiếtnhẹlênlưngcô.Linhrunrẩycảngười.Côthìthầmnhưvannài:-Emxinanh,maubỏemra.Chúngtakhôngthể...-Quênđi,đừngbaogiờbắtanhbuôngemmộtlầnnữa–Đạilại trởvề

vớiđôimôicô.-Khôngđược.Ởđâylànhàbếp,lũtrẻsẽ...-Vậyýemlàchúngtavàophòngngủ?–Đạisữnglại,ánhmắtnghihoặc

nhìncôđầyvẻkhôngtinvàonhữnggìmìnhvừanghethấy.-Emkhông...–Linhphảnkháng.Nhưngđãquámuộn.Đạilậptứcbếbổngcôlênvàđivềphíaphòngngủ,

đểmặccănbếpvẫncònsángđènvớinhữngbừabộnchưakịplaudọn.

CHƯƠNG86BUỔISÁNG

Linhgiậtmìnhtỉnhgiấc,địnhvùngdậynhưngđộtnhiênthấyngựcnằngnặng.Côvénchăncúinhìn,mộtcánhtayđangvắtngangtrênngựccô,còncốghìcôxuống.Linhxoayngườinhìnngườiđànôngphíasau,chỉthấyanhđangchốngmộttaydướiđầu,mởmắtngắmnhìncôđầysidại.Thấycônhìnmình,Đạimỉmcười:

-Emdậyrồisao?Mệtlắmà?Linhnhớlạichuyệnmớixảyrađêmqua.Haingườibịcuốnvàomộtcơn

bãocảmxúcdồndậpkhôngngừngnghỉ.MãichođếnbagiờsángĐạimớichịuchocôđingủ,thếmàsánglạicòndậytrướccảcô.Côgiậndỗihấtcánhtayanhragắtnhẹ:

-Dậyrồicònkhôngmaumặcquầnáođi.Bọntrẻmàdậytrướcthìxấuhổchết.Haiđứacũngsắpmuộngiờhọcrồi.

-SángnayNhưÝđượcnghỉmà–Đại lườinhácnằmragiường, tỏvẻkhôngmuốndậy.

-Emcònphảilàmđồănsángnữa.Cònphảiđilàm,trờiạ!Nhưng cô vừa vùng dậy đã thấymặtmũi tối sầm lại. Đại bất ngờ lật

ngườiđèlêncô,haingườicáchnhaumộtlớpchănbông.Anhghésátmặtcôthìthầm:

-Emđừngmanhđộng,anhlạisắphứnglênrồiđấy.-A...–Côkêulênsợhãi–Thôithachoemđi,emmệtgầnchếtrồiđây.Đạithíchthúngắmnhìngươngmặtđầyvẻmỏimệtnhưngvẫnphủmột

tầngửnghồngcủacô,chỉthấycônghiêngđầu,mắtnhắmchặtlạivẻphản

đối.Anhbậtcười,sauđócúixuốnghônlênmácô:-Đượcrồi,chúngtacònnhiềuthờigianđểhưởngthụmà.Giờthìmau

dậythôinào,vợyêu.-Ailàvợanh?–Linhtrừngmắtnhìnanh.-Mẹcủacontraianhthìtấtnhiênlàvợanhrồi–Đạinghiêngngườivới

taynhặtchiếcáosơminhàunhĩởdướisánnhàvàkhoátlênmình.Saukhimặcquầnáoxong,thấyLinhvẫnngồingâyratrêngiường.Anh

cấttiếnghỏi:-Saokhôngdậymặcđồđi,haymuốnanhmặcgiúpluôn?-Anhrangoàitrướcđi.-Sao, emcònngạingùngcáigì, sờ thì cũngđã sờ rồi, nhìn thêmchút

cũngcósao?–Đạinhìncôcườimộtcáchnhamhiểm,đưataybẹolênmácô,địnhcúiđầuhônmộtcáinhưngLinhđãnghiêngngườitránhđilàmanhhôntrượtlêntai.Đạibậtcườitrướcphảnứngbướngbỉnhđángyêucủacô,sauđóthìthầmvàotaicô–Được,anhlàngườicởinênanhsẽmặclênchoem...Mộtchiếcáocướinhé?

KhôngbiếtdonhữnglờinóicủaĐạihayhơithởnóngấmcủaanhmàtaiLinhđỏửngcảlên.Đạikhôngtrêughẹocônữa,anhđứngdậymặclạiquầnáorồisauđómởcửabướcrangoài.

Linhngẩnngơnhìntheoanh,nhữnglờivừarồicủaanhvẫncònvẳngbêntaicô.Côthậtsựcóthểmộtlầnnữatìmđượchạnhphúcsao?

Khihaiđứatrẻmắtnhắmmắtmởđirathìđãhơntámgiờsáng.LúcnàyLinhvẫnđangnấu ăn trongbếp, cònĐại thì lười nhácnằm trênghế sofaxemchươngtrìnhbuổisáng.NhưÝsàvàolòngbốnó,cấttiếngchàotrước:

-Bố,quàNoelcủaconđâu?-ĐêmquacácconngủsayquánênônggiàNoelđếnkhôngcóairamở

cửacả.Ôngnóisẽgửichuyểnphátquabưuđiệnchocáccon.-Mẹkhôngmởcửasao?–Alexdụimắt,ngâyngôhỏi.“Xoảng”,chiếcvungnồitrêntayLinhrơixuốngnềnnhàtạothànhmột

tiếngvanglớnlàmchocảhaiđứanhỏgiậtmình.ĐạitủmtỉmcườiliếcnhìnphảnứngcủaLinh.Xemraanhsẽcóthêmhai

đồngminhlớn,côsẽthoátkhỏitayanhthếnào?-HômquamẹcáccongiậnvìkhôngcóquàNoelnênkhôngramởcửa

choôngấy.-A,mẹthậtlà...–Alexngápdàimộtcái,sauđóngảđầuvàongựcĐại

nhưmuốnngủtiếp.-Haichịemvàođánhrăngrửamặtđirồichuẩnbịănsáng.Concònphải

tớilớpnữađấy,Alex–GiọngnóinghiêmkhắccủaLinhvanglêntrongbếp.Haiđứavộichạyvàonhàvệsinh,cườirúcríchvớinhautrongđómộthồi

lâumớichịumòra.Khitrởra,haiđứacũngđãtỉnhtáohơn.Alexchạyxồngxộcvàotrongphòngngủ,sauđólạivọttừphòngngủrangoàiphòngkhách.NóđặtđôigiàypatinIgorxuốngsàn,loayhoayxỏvào.

-ChúĐại,bàchúaTuyếtđúnglàngườitốtbụngphảikhông?-Hả?Hômquađãthốngnhấtsẽxưnghôkháccơmà.Congọilạimộtlần

xemnào,gọikhôngđúng là sẽbịphátđó–Đại tỏvẻkhônghài lòngvớicáchxưnghôcủathằngnhóc.

Alextrònmắtnhìnanh,sauđólạiliếcnhìnmẹđangxàoxàonấunấuđầybậnrộntrongbếpvẻchầnchừ.

-Cháucóthểgọichúlàbốsao?-Hômquacháuchẳnggọicòngì?Chẳnglẽchúlàmbốcháukhôngđược

sao?-Tấtnhiênlàđượcạ!Nhưngmàmẹ...-Chúsẽthuyếtphụcmẹcháu–Đạinháymắtđộngviên.Alexvẫnkhôngdámtin,nólạiđưamắtnhìnsangNhưÝ.NhưÝlàđứa

bénhanhnhẹn,nólậptứcgậtđầu:-Chúngtatraođổilàđược.Emgọipapalàbố,vậythìchịgọidìlàmẹlà

đượcrồi.Alexchưabaogiờmuốnchiasẻmẹchomộtaikhác.Nhưnglúcnàynó

đangvôcùnglưỡnglự.NếunókhôngchochịNhưÝchungmẹthìchịNhưÝnhấtđịnhkhôngchonóchungbốnữa.

-Bố.Cuối cùng, nó dứt khoát nói ra cái từmà trong lòng nó vẫn luôn khao

khátbấylâunay.CólẽônggiàNoelđãthựcsựgiữlờihứavớinórồi,nếukhônglàmsaosángnaynólạilậptứccóngaybốnhưthế?

-Haha...–Đạitúmlấythằngnhóc,đặtnóngồilênđùimình,cườivang–NhưÝ,vậylàsaunàyconsẽcómộtemtrairồiđấy.

-Vậylàconsẽđượcởvớiemấymỗingày?-Ừ,cóthểlắm–Đạixoaxoacáimátrắngtrẻomịnmàngcủaconbévà

gậtđầunhưkhẳngđịnhvớinó.-Alex...–Linhlêntiếng,côđãtháotạpdềvàđiraphòngkhách.Dường

nhưcôđangrấtkhóchịuvìkhôngthểngăncuộcnóichuyệnnày.Ba người,một lớn hai bé, cứ thế từng bước đẩy cô vào cái sự đã rồi,

khiếncôcómuốnphảnkhángcũngkhôngcònkhảnăngnữa.-Này,khôngphảiemmuốnbắtnạtcontraianhđấychứ?–Đạimặckệ

vẻmặtkhônghàilòngcủacô,trêuchọc.-Alex,conngồilạiđây,mẹcóchuyệnmuốnhỏi–Cônghiêmtúcnhìn

contrai.Linh ngồi xuống ghế, ánhmắt phức tạp nhìn con trai đang rụt rè ngồi

xuốngbêncạnh.Thằngnhóccúiđầu,thấycôkhôngnóigìthỉnhthoảnglạiđưamắtlenlénnhìnmẹ.Thằngnhócbiếtmẹđãnổigiậnrồi.

-Alex,mẹdạy connói dối như thế từbaogiờ?–Cuối cùng,Linh cấttiếnghỏi.

Alexcúigằmđầukhôngnói.-Mẹđãdạycon,nóidối là rấtxấu.Tại sao tốiquacon lạinóidốicác

bạn?Cácbạnsẽkhôngbaogiờchơicùngmộtđứabénóidối,conbiếtchứ?-Nhưnggiờchúđãlàbốconrồimà–Alexbướngbỉnhcãilại.Câutrảlờinhưlửađổthêmdầu,cànglàmLinhtứcđiênlên.Côtúmlấy

thằngnhóc,nhấcnóđặtlênđùimình,tiệntayphátlênmôngnómấycái,cảgiậnmắng:

-Mẹdạyconcãilạimẹnhưthếsao?Đạigiậtmìnhtrướccơngiậnbấtngờcủacô,cònNhưÝcũngsợtớixanh

cảmặt,vộivàngrúcvàongườibố.Alexbịmẹphátchomấycái,mặcdùđãmặcquầndàynêncũngkhôngcảmthấyquáđau,nhưngnóhậmhựcvìmẹđộtnhiênđánhmìnhnênkhóctoánglên.

-Concònkhócnữaà?Nínngaychomẹ–Linhquát.-Này,emcógiậnanhthìtrúthếtlênngườianh,saolạiđánhthằngbé?

Nó còn nhỏ thế kia, sao em có thể nuôi con như thế được? –Đại vọt tớigiằnglấyAlexrakhỏiLinh,ômnóvàolòngvàvỗvềnó–Emđừnglúcnàocũngbướngbỉnhvàvôlýnhưthếcóđượckhông?Dùngđònroiđánhcon

khôngphảilàcáchgiáodụchayđâu.-Anh im đi –Linh càng bực bội, tiến lên định giành lấyAlex. Thằng

nhócbịgiằngcogiữahaingườilớnthìkhócrélên.-Nếuemkhôngmuốnnuôiconthìđểanhnuôitất.EmđãtừngbỏNhưÝ

điđược,giờcóbỏthêmmộtđứanữachắcemcũngchẳngthấytệđâu–Đạiquát.

-Anh...–Linhbấtlựcmuốnkhóc.Côbỏvềphòng.Đạiquayđầunhìncánhcửavừađóngrầmlại,khẽthởdàimộttiếngrồi

nóivớiNhưÝ:-ConvàoanủidìLinhđi.NhưÝvẫncònsợtháiđộnónggiậnvừarồicủaLinh,dùsaođâycũnglà

lầnđầutiênnóthấybốnócãinhauvớimộtaiđó,nhấtlàngườiấylạichínhlàdìcủamình.NhưngNhưÝchưacấtbướcđi thìAlexđã launướcmắt,vừanấcvừanói:

-Chúđể...hức...cháuxuống.Cháu...hức...muốnđixinlỗi...mẹ.-Conlạigọisairồi,gọilạiđi–Đạicaumày.Alexlắcđầu:-Mẹsẽgiận.Mẹ...khôngthíchthế.Cháukhôngmuốnmẹgiận.Đạithởdài,anhđặtthằngnhócxuống,nhìntheonó,anhcũngcảmthấy

ânhậnvìvừarồiđãlỡlờivớiLinh.NếuanhcứđểmặccôđánhAlexvàicáixongrồisẽnguôigiận,bâygiờthìtìnhthếcàngkhóxửhơnchoanhvàcô.Đạikhôngnghĩmọichuyệnsángralạitệhạitớithếnày.

Lúcnày,Alexđãđivàophòng.Nónhìnthấymẹngồiởmépgiườngđangkhóc.Thấynóđivào,Linhlauvộinướcmắtrồiquayđinhưkhôngthấycon.Alexsàvàolòngcô,ômlấyvàđộtnhiênkhóctutulên:

-Mẹ,conxinlỗi.Conxinlỗimẹ.Consẽkhôngbaogiờcãilạimẹnữa.Concũngsẽkhôngbaogiờnóidốimẹnữa.Mẹđừngđuổiconđi.Mẹcứđánhconthếnàocũngđược,conkhôngđauđâu.

Nhữnglờicủathằngnhócnămtuổilàmlòngcônhưtannát.Concóbiếtconlàtấtcảcủamẹtrongcuộcđờinàykhông?Concóbiết

mẹđánhconmàlòngmẹ,timmẹnhưbịxátmuốihaykhông?Mẹlàmsaocóthểsốngthiếuconđược.

HaihàngnướcmắtcủaLinhlạitiếptụcchảyra.Côthútthítkhóc.Alex

runrẩygàotohơn:-Huhu...mẹđừngkhócnữa...Conbiếtconsairồimà...Consẽkhông

đòibốnữa...TạibạnBảoNgọcbảorằngconthựcsựgiốngchúĐại...bạnấy...hức...khengiađìnhchúngtarấthạnhphúc.Concũngmuốnchúấylàmbốcon...Con...hức...cũngmuốnđiđâucũngcóbốmẹdẫnđicùng.Nênconmới...conmới...ướcvớiônggiàNoel...conmuốnchúấylàbốcon...Consairồi,mẹcứđánhconđi,mẹđừngđuổiconrakhỏinhà.Conmuốnởvớimẹ...

Linhcàngkhôngdừngđượcnướcmắttrướctiếngkhócthươngtâmcủacon.Côômconvào lòng, hôn lên đôimáđầynướcmắt của con, nức nởkhóc:

-Conngốc...Mẹyêuconcònkhônghết,làmsaomẹđànhlòngđánhcon.Vừarồimẹđánhconcóđaukhông?Mauđểmẹxemnào.Mẹxinlỗi,làmẹgiậnquá...Đángramẹkhôngnênđánhcon.

-Conkhôngđauđâumẹ.Mẹkhônggiậnconthậtsao?–Alexngẩngđầunhìnmẹ,đôimắtầngậcnướcnhưnglạiánhlênsựvuivẻkhôngthểkiềmchếđược.

Trẻcon là thế,maukhócmaucười.Nụcườicủacon làm tâm tìnhcủaLinhcũng tốthơn.Haimẹcon rủ rỉ rù rì tròchuyệnmộtchút, sauđódắtnhaurangoài.Nhưngvừađiratớicửa,Alexđãkéotaycôlại,chầnchừmộtchútrồihỏi:

-Mẹ...vậycon...con...concóthểgọichúĐạilà...bốtiếpđượckhông?Linhnhíumày,Alexsợsệtxuaxuatay:-À,không,không,khôngcầnđâuạ.Conkhônggọithếđâu.Linhthởdài:-Nếuchúđãđồngýthìconcóthểgọicũngkhôngsao.-Thậtạ?–Alexreolên.Đợimẹgậtđầuxácnhậnxong,thằngnhóchớnhởchạyngayrangoài.Bênngoài,ĐạivàNhưÝkhôngngờđãnấuxongbữasángcòndởdang

màLinh chưa làm xong, thậm chí còn bày biện ra bàn rất đẹp nữa. Thấythằngnhóchớnhởchạyratrước,Linhbướcvàonhàvệsinhrửamặt.TranhthủkhiLinhkhôngcómặt,Đạithìthầmvớithằngnhóc:

-Mẹcháuhếtgiậnchưa?

-A,bốnóisairồi,bốđángbịphạt–ThằngnhócnóivớiNhưÝ,trôngcựckìvuivẻ.

-Đúngrồi,bốchịuphạtđi–NhưÝcũngđồngtìnhnói.Đạicườikhổ.Anhcònquênchưabỏtạpdềra,nhưnglúcnàycũngchẳng

cầnthiếtnữa.LinhđãnguôigiậnvàAlexđãvuivẻtrởlạilàanhyêntâmrồi.TrướcđóanhcònđauđầukhôngbiếtlàmsaođểlàmchoLinhnguôigiận,nhưngAlexđúng làmộtviênngọcmát lành,có thể làmdịuđinhữngcơnnóngnảykhủngkhiếpnhấtcủacô.

BữasángmuộncứthếdiễnraêmđềmtrongnhữngcâuchuyệncủaĐạivàtiếngcườithíchthúcủahaiđứatrẻ.

CHƯƠNG87VỤBẮTCÓC

Linhnhìnbầutrờiảmđạm,thêlươngquakhungcửakínhcủacửahàng.Mấy ngày nay, trời liên tụcmưa phùn, chỉ thỉnh thoảngmới tạnh ráo đôichútkhiếnmùađôngcàngthêmlạnhlẽo.Mọivậtco lại tronggiórét.SắctrờiuámnhưmuốnbáotrướcmộtđiềugìđórõràngkhôngvuivẻlàmchotâmtrạnghânhoancủaLinhcũngnhạtdầnđi.

Từ lúc tới cửa hàng tới giờ, cô không thể tập trung làmbất cứ việc gìđược,côđãkhôngngừngsuynghĩvềnhữngchuyệnxảyratừđêmquachotớisángnay.Đólàđiềumàngaycảmơcôcũngkhôngdám.CôcóthểmộtlầnngủsaytrongvòngtayĐại.Concôhồnnhiêngọianhlàbố,không,phảinói là nó tha thiết muốn gọi anh là bố. Trong tâm hồn non nớt và ngốcnghếchcủaconcô,chỉcầnmộtngườiđànôngkhiếnnótựhàovàkiêuhãnhlànósẵnsàngchấpnhậnthaythếchovịtrícủaCường.VớiAlex,nómuốnnhiềungườiyêuthươngnóhơnlàchỉmộtngười,vànócũngsẵnsàngmởlòng ra với nhiều người hơn. Trước đây, khi haimẹ con cô sống ở nướcngoài,cuộcsốngvôcùngthoảimái,thậmchílàthừathãi,nhưnghaimẹconlạithiếunhấtlàtìnhyêuthương.Khôngngườithânquen,khôngbạnbè,chỉcóhaimẹconnươngtựavàonhaunơiđấtkháchquêngười.Cũngbởivậymà saukhi trở lạiViệtNam, thấy con trai vui vẻvàyêuđời hơnkhi gặpđượcnhiềungườithânyêucủanó,côđãquyếtđịnhsẽởlại.

Cuộcsốngcủahaimẹconđãdầnđivàoquỹđạotại thànhphốnày,côcũngkhôngmuốnthayđổinữa.

Đặtquánhiềusuynghĩvàonhữngchuyệnđãxảyratrongthờigianvừa

quanênLinhkhônghềbiếtrằngcảngàyhômnaycómộtđôimắtluônlénnhìncôvớivẻhằnhọc,cămtức.SaukhibiếtLinhlàvợtrướccủaCường,HàPhươngcàngngàycàngkhôngănngonngủyên,lúcnàocũngsuynghĩxemphảilàmthếnàođểcongáicôgiànhđượcquyềnthừakế?Nhữngsuynghĩđộcácvàđángsợcũngdầndầnnảysinhtrongđầungườiphụnữnày.

CôtamuốnAlexbiếnmấttrongcuộcsốngcủaCường.ĐólàcáchduynhấtđểGiaHâncóthểhưởngtrọngiatàicủabốnó.Thời

gian của Cường không còn nhiều, cô ta muốn hành động trước khi quámuộn.Chỉtronghaingàyqua,nhờvàocôngviệccũởquánbarcủamình,côta tìm được vài thành phần bất hảo, là dân anh chị trong giang hồ, cô tamuốnmượntaybọnngườinàyđể trừđicáihọa tronglòngmình.Bâygiờchỉcònchờthờicơnữalàxong.Lúcnàyđây,cơnghenvớingườiphụnữxinhđẹpngồiởđằngkiađãlàmchoHàPhươngmờmắt,chỉmuốnlậptứcnhổngaycáigaitrongmắtnày.

Độtnhiên,HàPhươngthấyLinhnhậnmộtcuộcgọi.SauđóLinhcuốngcuồngkhoácthêmáodạ,quàngkhănlêncổvàđiraphíacửa.Lúcratớicửa,nhưsựcnhớra,Linhcòndặnhaicôthungânngồigầnđó:

-Nếucontraitôitớimàtôichưavềthìcứbảothằngbéđợitôiởđâynhé!Tôisẽvềngay.

-Cóviệcgìmàchịgấpthế?–Mộtcôthungânngạcnhiênhỏi.-Tôitớibệnhviệnmộtlát.Trảlờivộimộtcâu,sauđócôtrachìakhóavàoxemáyvàđithẳngtới

bệnhviện.Haicô thungânngồiđốidiệnđưamắtnhìnnhau,mộtcôchépmiệng:

-Hìnhnhưchịấycóngườinhànằmviệnhaysaoấy,dạonàythấyvàobệnhviệnsuốt.

-Chắcthế.ChỉriêngHàPhươngkhôngchúýgìtớicuộctròchuyệncủahaicôthu

ngânkia,bởicôvừapháthiệnramột thờicơtốtđểcóthểthựchiệnhànhđộngcủamình.

Quảnhiên,LinhvừađiđượchơnhaimươiphútthìxemẫugiáochởAlexcũngvề tớiđây.HàPhươnghăngháiđi rađón thằngnhócvàđưanóvàotrongcửahàng.Vìbâygiờ làcuốingàynêncửahàngbắtđầuđôngkhách

mua lẻhơn,cácnhânviênđềubận túibụi.HàPhươngkéo thằngnhócvềphíabànlàmviệccủaLinh,sauđóbắtđầutròchuyệnvớinó.

Alexngồichơighéphìnhđượcmộtchốc,thấymẹvẫnchưavề,nóngẩngđầuhỏiHàPhương:

-Chừngnàomẹcháuvềhảcô?-Muộnđấy,mẹcháutớibệnhviệnrồi.Haylàđểcôđưacháutớiđónhé!Alexngẫmnghĩmộtchútsauđógậtđầuđồngý.Ởđâynóthậtsựcảm

thấyrấtchán.HàPhươngmỉmcười,giúpnóđeobalôlên,mởđiệnthoạigọitaxisauđódắtnóracửa,khôngquênnóivớihaingườithungân:

-AlexmuốntớichỗchịLinh,chịđưanótớiđórồisẽquayvề.Chẳngbiếthaicô thungânbậnbịucónghehaykhông,HàPhươngdắt

Alexđithẳngracửa.Mộtchiếctaxiđỗxịchngaytrướcmặthaingười.HàPhươngmởcửasau,dắtAlexlênsauđócũngngồivàocạnhnó.Nhưngvừađóngcửalại,côtagiảvờnhưnhớra,nóivớingườiláixe:

-Xinlỗi,chờtôimộtchút,tôiđểquênđiệnthoạitrongcửahàngrồi.

~oOo~

Linh không ngờ chỉ saumột ngày không gặp, tình trạng sức khỏe củaCườnglạixấuđiđếnthế.Haingàytrước,Cườngcònthôngbáosắpđượcraviện, thếmàchiềunaycôlạinhậnđượccuộcgọi từ trợ lýcủaCườngbáorằnganhlạibắtđầuhônmêsâu.NếunhưquảthậtCườngđãtớilễhộiGiángsinhcủatrườngmầmnonnơiAlexđanghọcvàotốiqua,thìrấtcóthểđólànguyênnhânlàmchosứckhỏecủaanhkémđi.

Vẫnchỉcóngườitrợlýcủaanhởđó.NgườitrợlýnàyđãtheoCườngtừnhữngngàyanhmớivềnước, tìnhcảmgiữahọ thân thiếthơncảanhem.NhữngngàyCườngởtrongbệnhviện,ngoạitrừmẹanhvàhaimẹconLinhthìngườitrợlýnàylàngườiởbêncạnhanhnhiềunhất.

-Tôitưởngsứckhỏeanhấyđangtốtlênchứ?–Linhlolắnghỏianhta.Ngườitrợlýnhìncômộthồi,sauđóthởdài:-Bácsĩnóicậuấybịnhiễmlạnh,dosứckhỏekhôngtốtnênphổicũngbị

ảnhhưởngrấtxấu.-Nhiễmlạnh?Tạisao?Viêntrợlýlắcđầu.

-Cậuấykhôngchotôinói.-CóphảitốiquaanhấyđãtớiWinterđểgặpAlex?–Linhlậptứcđưara

lờiphỏngđoáncủamình.Viêntrợlýnhìnvẻmặtnghiêmtúccủacô,tronglòngthầmlưỡnglự,sau

đómớinói:-Cậuấythậtlàmộtngườicốchấp.-Tạisaoanhkhôngngăncảnanhấylại?-Chịnghĩtôicóthểngăncảnđượcsao?–Anhtanhếchmépcười–Cậu

ấynóirằngmuốnmộtlầnnữađượcđứngthẳngtrướcmặtcontrai,đượcdạydỗcon,đượctròchuyệnvớiconnhưmộtngườichakhỏemạnh.Cậuấyđãrấtcốgắngđểgiữchomìnhkhônggụcngãtrướccơnđau.MặcdùphảitrảiquamộtđêmNoelđauđớnvàcôđơntrongbệnhviện,nhưngtôithấycậuấycườimãnnguyệnvàhạnhphúc.

Linh ngồi phịch xuống ghế.Những giọt nướcmắt yếu đuối lại trào rakhông ngừng. Cường thật sự vẫn là người đàn ông ngốc nghếch trongchuyệntìnhcảm,haynóiđúnghơnlàanhluônrấtyếuđuốimỗikhiđốimặtvớivấnđềnày.Trongcôngviệc,anhcóthểlàmộtngườirấtđángsợ,nhưngtrongtìnhcảmlạihoàntoànngượclại.NếucóđiềugìđóngăntrởLinhcóýđịnhtáihônthìchắcchắnđóchínhlàCường.Côcảmthấycólỗi,nhấtlàkhianhđangtrongtìnhtrạngsứckhỏethếnày.NhữngngàyquakhicôvàAlextớivớianh,anhvuivẻlênnhiều,sứckhỏecũngdầntốtlên.Côkhôngchắcnếucô tìmchoAlexmộtngườichakhác thìCườngsẽkhôngsuysụphayđaubuồnhơn.Làmgìcóaidễdàngmỉmcườikhithấyđứaconmáumủcủamìnhnhậnmộtngườikháclàmchachứ?

Nhưnganhthậtsựlàquángốcnghếch,chỉvìkhôngmuốnconthấtvọngmà lại liều lĩnh trốnkhỏibệnhviện tới thămnó trong tình trạngsứckhỏekhông cho phép. Trong lòng Linh lúc này chỉ còn nỗi hoangmang và lolắng.QuênđiĐại,quênđibuổisánghạnhphúcngắnngủi,trongđầucôchỉcònchậpchờnhìnhảnhgầyguộcthảmthươngcủaCường.

-Bácsĩnóithếnào?–Linhlauđinướcmắt,cốgắngcấtgiọngkhànkhànhỏingườitrợlýcủaCường.

Viêntrợlýlắcđầuthaychocâutrảlời.-Bao…baolâu…?–Môirunrun,côcốgắngđểgiọngnóiđượcbậtra

mộtcáchbìnhthườngnhất.Lạimộtcáilắcđầunữathaychocâutrảlời.Cái lắcđầunày làmLinhsụpđổhoàn toàn.Cô lặng lẽquaysangnhìn

anh,đôimắtnhắmnghiền,đangmộtmìnhvật lộntrên lằnranhsốngchết,giữanhữngdâynhợ,máymóc.Cônhưngheđượctiếngthởnhọcnhằncủaanh,tiếngtimanhđập.

Viênquảnlýngồiởphíasau,lặnglẽnhìnLinh,thấycôđangnắmlấytayCườngthìtronglòngdânglênmộtcảmxúckhótả.Anhcócảmgiácmìnhvẫnchưahoàntoànhiểurõngườiphụnữnày.MộtthờigiandàikhichứngkiếnCườngvậtvãvớichuyện tìnhcảm,rồiuốngrượugầnnhưmỗingày,anhcảmthấyrấtcămghétngườiđànbàđãlàmchovịchủtịchtrẻcủamìnhphảiranôngnỗiấy.Ngườiđànôngtrẻvàtàinăngchưamộtlầngụcngãtrênthươngtrường,mạnhmẽvùidập tấtcảnhữngđối thủkhónhằnnhấtbằngnhữngđòn tấncôngkhủngkhiếpnhất,ấyvậymàcuốicùng lạibị thấtbạithảmhạitrêntìnhtrường.AnhtừngđổlỗichoLinhvìtấtcả.Nhưngnhiềungày qua, khi tiếp xúc với cô, đặc biệt được nghe Cường kể lại nhữngchuyệnnămxưa,anhbiếtcôgáinàyđãsốngkhôngdễdànggì.Phảidũngcảmthếnàomớicóthểmộtthânmộtmìnhsangđấtkháchhọchànhvàlậpnghiệp,rồiphảidũngcảmthếnàođểtừbỏmộttươnglai trải thảmhoađểquayvềViệtNam,vìđứacháucôicútmàchấpnhậnđilàmngườiởchogiađìnhkhác,vàphảidũngcảmthếnàomớicóthểchốibỏngườiđànôngyêuthươngmìnhđểtácthànhchoanhtavớingườiđànbàkhác.Nếukhôngdũngcảm,chưachắcmộtngườiđànbàchỉvìnhữngoánhậncủađời trướcmàdámtừbỏcuộcsốnggiàusang,phúquýcùngvớimộtngườiđànôngthựcsựyêuthươngmình.Cólẽcôrađicũngkhôngdễdànggì?

Tiếngchuôngđiệnthoạilàmcắtngangsuynghĩcủahaingười.Linhnhìnmànhìnhđiệnthoạinhưngườimấthồn,nhưngcuốicùngcôvẫnbắtmáy:

-Cóchuyệngìkhônganh?–Côhờhữnghỏi.NgườigọilàPhong.-Alextớichỗemchưa?CâuhỏiđầylolắngcủaPhonglàmLinhgiậtbắnngười,lậptứctỉnhtáo

trởlại.-Embảonhânviênởcửahàngtrôngchừngthằngbérồimà.Emđangở

bệnhviện,anhCường…-Vậylànóchưađếnsao?Nhânviêncửahàngbảonóđòitớichỗemnên

côấyđãbắttaxiđểđưanóđi.Nhưngsauđócôấyquênđiệnthoạivàvàolấy,lúcđirathìđãkhôngthấychiếctaxiđâucả.Côấycòntưởngthằngbétớichỗemtrướcrồinênnhờanhgọihỏiem.

-Không…nóchưatới…nóđilâuchưa?Vớilạinólàmgìcótiền,chẳngcótàixếtaxinàođồngýchởnóđinếukhôngcóngườilớnđâu–MặtLinhtái đi, dườngnhư linh cảmchẳng lành của cô từ chiềuđãbắt đầu rõ rànghơn,tớinỗicôkhôngkhỏirunrẩykhinghĩtớitìnhhuốngxấunhất.

-Cônhânviênkianóicũngđượcbốnlămphútrồi.-Từcửahàngtớibệnhviệncũngchỉchừnghaimươiphútthôi.Trờiơi,

nóliệucóbịsaokhông?-Emcứbìnhtĩnh,lúcnàyphảibìnhtĩnh,chờởđấythêmchútnữađi.Gọi

điệnchovàingườiquennhưchỗôngngoại,chỗbàNgânxemnócótớiđóchơikhông?CảĐạinữa…Anhsẽđibáocônganngaylập tức.Anhcũngcảmthấycóchuyệnkhônghayrồi–Phongdặndòsauđólậptứccúpmáy.

MấynhânviêncửahàngnghethấycuộcnóichuyệncủaPhongcũngtrởnên run rẩy. Dù sao trước khi ra ngoài, Linh cũng dặn dò họ phải trôngchừngthằngbé,khôngngờlạiđểxảyrachuyệnnày.MọingườilenlénđưamắtnhìnHàPhương,cũngchỉthấymặtcôtanhưsắpkhóc,cólẽlàlolắngchoAlexhơncả.Dùsaothìchuyệnnàycũngtrựctiếpliênquantớicôấy.

-Côđivớitôi–PhongnhìnHàPhươngnóiralệnh.-Điđâuạ?–HàPhươngrunrunhỏi.-Tớiđồncảnhsát.Côlàngườiduynhấtnhìnthấychiếctaxiđó–Phong

đápsauđódứtkhoátkéoHàPhươngđitheomìnhraôtô,dùsaochuyệnnàycôtacókhôngmuốnhợptáccũngkhôngthểđược.

HàPhươngbịấnngồivàotrongxe.TronglúcPhongcốgắngtậptrungnhìnđườngvàđithậtnhanhthìHàPhươngngồibêncạnhlạimangmộtvẻmặthoàntoànkhác.

“Muốncứuconcácngườiư?Nằmmơđi”.

CHƯƠNG88KẺBẮTCÓC

Hai tiếng sau, trongkhimọingườiđangnáo loạn lênvìviệcAlexmấttích thì lúcnày, trongmộtcănphòng trọ lụpxụpởmộtvùngngoạiôhẻolánh,mộtngườiđànôngđangđiềmnhiênhút thuốc, thỉnh thoảng lạinhìnthằngnhóc trắng trẻoxinhxắnđangngồicoroômcáiba lôhìnhcongấucủanóởmộtgócphòng,mắttrợntrừngnhìnhắn.Từlúcbịhắnbắt,thằngnhócgàothétliêntục.Đếnbâygiờthìnóthôikhôngkhócnữa,chắcđãmệt.Nócứlầmlìnhìnchằmchằmvàohắn,mộtlờicũngkhôngnói,chẳnggiốngmấyđứatrẻđãtừngbịhắnbắtcứliêntụclảinhảikhócgọimẹkhiếnhắnđauhếtcảđầu.NếukhôngphảilàHàPhươngchịubỏramộtcáigiácaothìhắnđãchẳng làmviệcnày.Từ lâu lắm rồihắnđãkhônghànhnghềbuônbánngườinữa,vừanguyhiểmlạiquá thấtđức.Vợhắnthườngvinvàođómàchìchiếtrằngđólàlýdotạisaohaichụcnămvợchồnghắnkhôngđẻđượcmụnconnào.

Hắnđịnhquátthằngnhócnhưnglạithôi.Nếunóănvạtiếpthìhắncũngmệt.Hắnđánhgiálạinómộtchút.Đãbắtmốibuônbánđượckhôngíttrẻcon,nhưngđâylàlầnđầutiênhắnthấymộtthằngnhócxinhxắnvàlanhlợinhưthế,tronglòngthầmthắcmắckhôngbiếtbốmẹthằngnhócđãđắctộigìvớiHàPhươngmàkhiếncôtaphảiđốiphóvớihọbằngcáchnày?Conquỷcáiđó,ngoàichuyệnliênquantớitiềnbạc,chắcchẳngcònlýdonàokhácđểảcóthể làmmộtviệcnhưvậy.Vợchồnghắncũngtừngướcaocónhữngđứa con. Trong đầu hắn chợt nảy ra ý nghĩ, nếu thằng nhóc này nhỏmộtchút,chưabiếtgì,cókhihắncũngmangvềchovợnuôi,làmconmình.Dù

saohắncũngđãcótiềntừHàPhương,bánnóđicũngchỉlàmộtkhoảntiềnkiếmthêmmàthôi.Thằngnhócdùnhìnđángyêunhưngnóđãlớn,báncũngkhông được giá lắm. Nếu bán chomột gia đình hiếm con thì không sao,nhưngcứnghĩđếnviệcthằngbébịbánvàomộtnhàthổnamnàođó,hoặcbịđưađiđàotạothànhtộiphạm,hayđenhơnnữalàbịnuôiđểlấynộitạngthìđúnglàquáđángtiếc.

Chếttiệt,từbaogiờhắnlạinảysinhlòngthươngngườithếnày?Hắndidiđiếuthuốcđãcháygầnhếtxuốngsàn,sauđóđứngdậy,khoác

cáiáođãsờnráchlênngười,hấthàmnóivớithằngnhóc:-Taođimuabánhmì,màyliệuhồnthìngồiimởđó.Đừngnghĩkêulên

sẽcóngườitớiđón.Trongcáixómnàytoàntộiphạmnhưtao,chúngnómàđánhhơiđượcmàythìnógiếtđấy.

Thằngnhóckhônghềbịnhữnglờidọadẫmcủahắnlàmchosợsệt.Nóchỉkhẽlắcđầu:

-Cháusẽkhôngkêu.Nhưngchừngnàothìbốmẹcháumangtiềntớiđóncháu?

Hắn định nói với thằng bé: “Mày đừng mơ gặp lại bố mẹ mày nữa”,nhưnglạithấythậtthừathãinênchỉhừgiọngvàđiracửa.

-Cháucóthểchơighéphìnhtrongkhichờchúđượcchứ?–Alexlạihỏi.Hắnquaylạinhìn,thấythằngnhóclấytừtrongtúiramộtbộghéphình

minithìtùytiệnđáp:-Tùymày.Lúctrướchắnđãkiểmtrarồi,trongbalôđóngoàimộtchiếckhănquàng

cổ,mộthộpsữarathìchỉcómấyđồchơinhonhỏyêuthíchcủamộtthằngnhócmàthôi.

Ngườiđànôngkhóacửavàđi,Alexômbộghéphìnhbắtđầuloayhoaytựchơimộtmình.Nókhôngphảikhôngsợ,nórấtnhớmẹ,rấtnhớbốĐại,bốCường,rấtnhớbácPhong,nhớchịNhưÝ,nómuốnđượcgặphọ,nhưngnóbiếtngườiđànôngnàyrấtđángsợ.Trướcđâymẹđãtừngnóivớinó,nếumộtngàynóbịmộtngườilạnàođóbắtđi thì trướctiênkhôngđượckhóclóc,nếukhôngrấtcóthểsẽchọctứckẻbắtcócvàbịchúnggiếtcũngkhôngbiếtchừng.Vìthếmàsaukhikhócchánchêtrênôtôrồisauđónókhônghiểutạisaomìnhngủquênmất,khimởmắtrathìđãthấyvềđếnđâyrồi,nó

khôngkhócnữa,nó tinmọingườinhấtđịnhsẽ tìm ranó,nónhấtđịnhsẽđượcvềvớimẹ.

Mộtlúcsau,khinóvừaghépxongmộthìnhthìnghetiếngngườiđànôngởngoàicửa,hìnhnhưđangnóichuyệnvớiaiđó.

-Ừ,bảonóđợitaobênnàycửakhẩuThanhThủy,nhớmangtheonămmươitriệu,lầnnàytaocóhàngngon.

…-Contrai,tầmbốntuổi,xinhxắnvàrấtngoan.…-Taovừaliênhệxe,chíngiờtốinaylênxe,trưamaisẽtớinơi.…Ngừngmộtlát,lạinghethấytiếnghắnnóichuyệnvớimộtngườikhác:-TaođiHàGiangmấyngàyđây,ởnhàcóviệcgìthìgọi.…-Việccủađànông,đànbàđừnglắmchuyện.Xongviệctaodẫnmàyđi

xinđứaconnuôi,đượcchưa?Rồicótiếngláchcáchmởcửa.Gãđànôngbướcvào,trêntaylàmộttúi

bánhmì.Hắnnhìnthằngnhóc,thấynóvẫnđangmảichơivớiđốngđồchơicủanóthìrấthàilòng.Đúnglàmộtthằngnhócngoan,hắnbắtđầuthíchnórồi.Hắnđi tớibênchiếcphảnxậpxệchỗ thằngnhócngồi,đưacho thằngnhócmộtcáibánhmìnóng:

-Ănđikhôngđói.-Cháucảmơnchú–Alexcầmlấybánhmì,ngẩngđầunhìnhắnbằngđôi

mắtđánhgiá.Kẻbắtcóctrẻemtrongtrítưởngtượngcủanótrongnhữnglờimẹnókể

kinhkhủnglắm,hayđánhđậpvàbỏđóitrẻconchứđâucótốtbụngthếnày,cònmuabánhmìchonóănnữa.Khônghiểusaokhiđốimặtvớicáinhìnngâythơcủathằngnhócthìhắnlạibốirốivàcảmthấyhơicólỗi.Vìhắnmàcólẽcuộcđờicủathằngnhócnàysẽhoàntoànthayđổi,xấuhaytốtthìcòntùyvàoduyênphậncủanóvậy.

Hắnhừmột cái rồi đi ra ghếngồi,Alexquăngbộghéphình sangmộtbên, sauđócũngchậmrãi ănbánhmì, thỉnh thoảng lại len lénngẩngđầunhìngãđànôngtướngmạohungdữngồiđằngkia.

-Ănchonođi,màythiếulạngnàolàtaothiệtnhiềungầnấy–Hắntrừngmắtquát.

Alexlạicúiđầuvộivãngoạmmộtmiếngbánhmìlớn.Nómóchộpsữatừtrongbalôra,cắmốnghútvào,sauđógiơvềphíangườiđànônghỏi:

-Chúmuốnuốngsữakhông?-Taocóphảitrẻconnhưmàyđâumàcầnuốngsữa–Hắngườmgườm

nhìnnó,cốgắngtỏrahungtợnnhất.Khônghiểusaokhithấythằngnhóckhôngcóvẻnàosợmìnhhắnlạicảm

thấyrấtkhôngkhoái.Alexrụttaylại,khôngcóýđịnhmờihắnnữa.Thằngnhócchậmrãiăn

hếtnửacáibánhmìvàuốnghếthộpsữathìnobụng.Nónhìnnửacáibánhmìcònlại,khôngbiếtlàmthếnào,cuốicùngquyếtđịnhnhétcảnóvàobalô.Thấythằngnhóclàmthếthìhắncaumàyhỏi:

-Saokhôngănđi,đểdànhà?-Cháunorồi.Mẹcháunóikhôngđượclãngphíthứcănnênphảicấtđi,

lúcnàođóithìăntiếp.Hắnkìquáinhìnthằngnhóc.Đúnglàtrongđờihắnchưatừnggặpđứatrẻ

nàogiốngthằngnhócnày,khiếnchohắnkhôngchỉmộtlầnhốitiếcvìđãrataybắtcócnó.Hắnhắnggiọng,uốngmộtngụmnướclạnhlẽo,sauđónhìnnó,tòmò:

-Bốmẹmàylàmgì,nhóc?Alexhồnnhiênđáp:-Mẹcháunấuăn.Hắn lập tứcnghĩ tớimẹ thằngnhóc làmộtngườiởnhànội trợ.Nhưng

nhưvậytạisaothằngnhóclạiởchỗHàPhương?TheonhưhắnsuyxétthìrấtcóthểbốmẹnóvàHàPhươngcómâuthuẫnkhôngthểgiảiquyết,nếukhôngHàPhươngcũngkhônglàmđiềuđộcácnày.Nhưngnếunhưthếthìbốmẹnàolạichoconcáiởchungvớimộtchỗvớingườicómâuthuẫngaygắtvớimìnhnhưthế?

Chẳnglẽlàmộtvụđánhghen?Vìbốthằngnhócnày?-Thếcònbốmày?–Hắnsuynghĩthế,hấthàmhỏitiếp.-Chúhỏibốnàoạ?–Thằngnhócngâythơhỏi.-Hả,màynhiềubốthếà?

-Không,chỉcóhaithôiạ!BốCườngcháuđangởbệnhviện,cònbốĐạithìlàmởCôngviêngiảitríFairyTail.

-Taohỏibốđẻcủamàyấy.-BốCườnglàbốđẻcủacháu.Hắncốgắngchắpnốinhữngsuydiễnvềcâuchuyệngiađìnhthằngnhóc

này.Cólẽmẹthằngnhóccóhaiđờichồng,ôngbốđẻlàbácsĩtrongbệnhviện,cònôngbốĐạinàođóchínhlàbốdượngcủanó.CònHàPhươngsẽliênquantớimộttronghaiôngbốnày,phầnnhiềutheohắndựđoánlàliênquan tới ông bố dượng kia.Nếu không phải bởi đàn ông, không phải bởighen,đànbàrấtítkhihànhđộngmùquángvàđộcácthếnàylắm.

Hắnđãngốnxonghaicáibánhmìtừbaogiờ,lậptứcđứngdậynóivớiAlex:

-Nếumàyđãănnorồithìcấtđồchơiđirồiđi.-Điđâuạ?Cóphảiđigặpbốmẹcháukhông?-Alexbậtdậy,hớnhởhỏi.-Ừ…–Hắngậtđầu,khônggiảithíchgìnhiều.Chỉcóđiều,hắnkhôngbiếtnhững lờinói trongđiện thoạicủahắnkhi

nãyđãlọtvàotaithằngnhóc.Thằngnhóclờmờbiếtchuyệngìsẽxảyravớinó.Alexlàđứathôngmình,nóđãđixavàtớinhiềunơihơnbấtkìđứatrẻnào,nhữngkỹnăngvụnvặtcủanócựckỳphongphú,đócũnglàlýdotạisaonókhôngsợngườilạnhưhắnnghĩ.

Alexvộivàngcấtđồchơivàoba lô,khoácchiếcáocủamình.Gãđànôngnhìn thằngnhóc tựđộng làmmột loạtnhữngviệcnhưmặcáo,quàngkhănvôcùngthànhthục,hắnlạicảmthấyyêuthíchđứabénàynhiềuhơn,trongđầukhôngngừngđấutranh,liệuhắnnênđembánthằngbéhayđemnóvềnhànuôi.Haivợchồngsẽdọn tớimộtnơi thậtxa,đểkhôngai tìmhiểuđượcthânthếcủathằngnhócnàynữa.Nhưngnghĩlạithìthấynhưvậyquámạohiểm,hắnlạigạtbỏđiýtưởngnày.Thằngnhócđeobalôlênvai,sauđóchạytớichỗhắn:

-Cháuxongrồi,đithôichú.Hắnthầmthởdài,cảmthấytiếcchothằngnhócngâythơvàdễtinngười

này.Dùsaothìchútnữahắnvẫnphảidùngtớithuốcmêchothằngnhócngủsayđểdễdànghànhđộng,nhấtlàkhihắngiảlàmbốthằngnhócvàbịaracâuchuyệnhaibốconlênHàGiangthămngườithân.

Hắnbướcrangoàitrước,Alexhăngháibướctheosau.Trướckhiđi,nókhôngquêntranhthủtrờitốimóctừtrongtúiáokhoácngoàiramộtnắmgìđó,rồinhanhnhẹnnémxuốngtrướccửa.NếugãbắtcócnàyđanghihơnvàkhôngđểbịvẻngâythơcủaAlexđánhlừa,chắcchắnhắnsẽpháthiệnrađiềunày.Nhưngbikịchcủahắnchínhlàquátựtinrằngmìnhthôngmìnhhơnmộtđứatrẻconcònđanghọcmẫugiáo.

CHƯƠNG89TÌMKIẾM

Chođếnnhiềunămsau,đạitáViệtvẫnnhớrõvụbắtcócngàyđó.Ngàyấyanhcònlàmộttrungsĩcôngantrẻ,chưacógiađình,vìthếanhthườngxuyêntrựcgiúpcácanhemkháckhihọbậnviệc.Hômấylàmộtbuổichiềunhậpnhoạng,vàođúngngàyNoel,mộtngườiđànôngcùngmộtngườiphụnữtớibáotìmtrẻlạc,cónghivấnđólàmộtvụbắtcóc.TrungsĩViệtlậptứctiếphọvàlấylờikhaitừngườiphụnữ.NgườiphụnữấytênlàPhương,saunàyphảiđứng trướcnguycơđốimặtvới tộichủmưubắtcócngđãđượcchínhbênbịhạixinbảolãnh.Ngườiphụnữxinhđẹpấyđãphảikhiếncơquanđiều tramấthếtgầnhai tiếngđấu tranh tư tưởng,dùngmọiđòncânnão,dùngmọicáchnóitừthuyếtphụctớicảnhcáođểbắtcôtakhairamọiviệc.

Banđầu,ViệtcũngkhônghềnghingờgìkhilậpbiênbảnlấylờikhaicủaHàPhương.Anhhỏivềchiếctaxivàngườitàixếthìchỉnhậnđượccâutrảlờikhôngnhớ,khôngbiết.Côtagiảithíchrằngđóchỉlàmộtchiếctaxidùcôvôtìnhvẫyvào,khôngthểnhớhãngxe,biểnsốhayloạixe.Thứcôtanhớđượcduynhấtlàmàuxe,màubạc,giốnghằnghàsasốnhữngchiếctaxidùchạyngoàiđườngkhác.

Đâycũnglàmộttâmlýtươngđốichungcủamọingười,nếukhôngphảinhữnghãng taxinổi tiếng thì ítngườicó thểnhớđượchaychúýghinhớchiếcxetaximàmìnhđãđi.Cáingườitachúýduynhấtchỉcóbảngđồnghồtínhtiền.

Cácphươngántìmkiếmtungtíchđứabévàkẻbắtcócbắtđầuđượctriển

khaingaylậptức.Mộttổđiềutrađượcphâncôngnhiệmvụ.NgườinhàđứabéthìliênhệvớiĐàitruyềnhìnhvàbáochíđểđăngtintìmtrẻlạc.Batiếngsaukhingườinhànạnnhântớibáoán,trungsĩViệtđãcómộtbảnkháiquáttìnhhìnhngườithântronggiađìnhcủađứabébịbắtcócnày.

Theođiềutra,đứatrẻhiệntạiđangsốngcùngvớimẹruộtlàmộtđầubếp,đồngthờilàmộttrongnhữngcổđônglớnnhấtcủatậpđoànGreenmark.Lailịchcủangườiphụnữnàytươngđốitrongsạch,lạinhiềunămsốngởnướcngoàinêncuộcsốngởViệtNamcủacôkhépkín,ítmốiquanhệ.CôlàmộttrongnhữngngườinổitiếngnhấtvàcũngbíẩnnhấtcủagiớiẩmthựcViệtNam,ítkhilộdiệnnhưngcũngmộtthờilàmtốngiấytốnmựccủabiếtbaonhiêutạpchí.TrungsĩViệtnhanhchóngxácđịnhcácmốiquanhệhiệnnaycủaLinhhoàntoànbìnhthường,khôngcóngườinàođángkhảnghicả.

Bốđẻcủathằngnhóclàmộtdoanhnhân,hiệntạiđangnằmviệnvìbệnhung thư gan giai đoạn cuối. Cácmối nghi vấn đều dồn vàomối quan hệtronglàmăncủangườiđànôngnày.Theođiềutra,đâylàmộtdoanhnhântrẻnhưngsátphạtquyếtđoán,đãhạgụckhôngítđốithủ,nhữngtranhchấpkéotheosựxuấthiệncủavôsốnhữngđốithủluônnhămnhetìmcáchhạbệngười đàn ông đượcmệnh danh là “ông vua không ngai” của ngành kinhdoanhdịchvụkháchsạn,dulịchnày.MốiquanhệrắcrốivàtừngđốichọigaygắtcủaCườngcùngvớihaingườiđànôngkháccũngđượcđềcậptới,nhưnglậptứcbịgạtđi.Bởilẽ,mộtngườilàngườitớiđâybáoán,làanhtraicùngchakhácmẹvớibốđứatrẻ,nóicáchkhácchínhlàbácruộtcủathằngnhóc.Ngườiđànôngnàyđãtừngnhiềunămsốngởnướcngoài,gầnnhưlàngườithânthuộcvớithằngnhócnhấttrừmẹcủanó.Ngườithứhai,từnglàbạnthân,rồiđối tác,cuốicùnglàđốithủtronglàmăncủaCường.Nhưngngườiđànôngấyđãcùngđivớimẹthằngbétớingaysauđó,thậmchícònnhậnthằngbélàcontraimình.Haingườinàyđềucoithằngbénhưlàcon,dùcókhúcmắcvớibốcủachúngthìcũngkhôngcólýdogìđểhạithằngbécả.

Tấtcảcácmốiquanhệtronglàmănđềuđượcđưaraxemxétngaylậptức.ĐốivớitrungsĩViệt,anhcảmthấymọichuyệnđềucòntươngđốimùmờ, từ động cơ gây án tới tung tích của kẻ phạm tội.Vẫn chưa xác địnhđượcmụcđíchcủakẻgâyánlàtốngtiềnhayđểtrảthù.Nếuđâylàmộtvụ

bắtcócvìlàmănthìhẳnhungthủphảiđiềutrarấtrõvềlịchtrìnhsinhhoạtcủahaimẹconngườiđầubếpnày.Kểcả làmộtvụbắtcóc thìcũngphảiđượcđiềutra,sắpđặttươngđốicẩnthận.Còngiảthiếttìnhcờbắtcócngaylậptứcbịgạtđi.Từđó,trungsĩViệtlậptứcnghĩtớimộtvấnđề:việcchiếctaxighévàođónlàđượcsắpxếptừtrước,vàrõrànghungthủbiếtđượcviệchọsẽgọitaxi.NhưngtheolờikhaicủaHàPhương,saukhiGiaBảođòitớichỗmẹ,côtakhônggọitaximàkhirangoàiđãtrựctiếpvẫymộtchiếctaxibấtkỳ.

-Vậythìrấtcóthể,ngườicóvấnđềchínhlàHàPhương.Việtchốtlạimộtcâu,lậptứcxinlệnhtriệutậpnhânchứngvềtrụsởđiều

trangayđêmkhuya.Nhưngtấtcảnhữngnghivấnanhđưarađềubịngườiphụnữnàykiênquyếtbácbỏ.Đằngsauvẻxinhđẹpcủamộtngườiphụnữđộcthântrẻtuổilàsựdàydạnđếnkhótin.Khônghềcócảmgiácrunsợkhiđốimặtvớinhữngcâuhỏithẩmvấncủacônganđiềutra.TrongkhiViệtcònđangđauđầuvắtócnghĩcáchđểngườiphụnữxảoquyệtnàyphảinhảramộtchútthôngtinthìđồngnghiệpcủaanhlạitớithôngbáovềmộtvụkhácliênquantớivụcướptaxi,đượcnghilàrấtcóthểliênquantớivụbắtcócnày.Việtlậptứcrờikhỏiphòngthẩmvấn.

VừaratớicửaphòngđãgặpngườinhàcủathằngbéGiaBảo,baogồmcảmẹnóvàhaingườiđànôngkhôngphảichamàyêunónhưconkia.Ainấyđềuphờphạcvàlolắng.MắtLinhđỏsọng,môikhôkhốc,giọngđãkhànđi,dườngnhư trongmấy tiếngqua,nếukhôngnhờ tính cáchquật cườngcủamình,cólẽcôđãgụcngãmấylầnrồi.LúcnàycôđangdựavàongườiĐạinghỉngơimộtchút.

-Côtakhôngkhaisao?–PhongnhìnViệt,lolắnghỏi.TrungsĩViệtlắcđầu,lêntiếngtrấnan:-Chúngtôinhấtđịnhsẽtìmracháubé.Anhchịcứvềnhànghỉngơiđi.-Đếngiờbọnbắtcócvẫnchưagọiđiện,rõràngkhôngphảilàmộtvụbắt

cóctốngtiềnnhưthôngthường–Phongnóirasuynghĩcủamình–Cậuchotôigặpngườiphụnữkiađi,tôinhấtđịnhsẽcócáchbắtcôtakhaira.

Việtlắcđầu,nghiêmtúcđáp:-Khôngđươc,chúngtôikhôngthểđểngườikhácxenvàocôngtácđiều

tra,nhưvậylàviphạmnguyêntắclàmviệc.

-Tôichỉnóivớicôtavàicâuthôi–Phongcốgắngnàinỉ.-Tuyệtđốikhôngđược–TrungsĩViệtvẫnkiêntrìtừchối.-Vậycậucóthểchuyểngiúptôivàilờinhắnchocôtađượcchứ?TrungsĩViệtsuynghĩmộtchútrồikhẽgậtđầu:-Nếuchuyệnđókhôngviphạmtớinguyêntắclàmviệccủachúngtôi.-Cậuhãychuyểnlờicủatôitớicôtathếnày:“TôilàPhong.Tôikhông

muốnemtraitôituyệthậu”.ViệtrướnmàynhìnPhong,anhsuynghĩmộtchút,sauđógậtđầu,đểlại

bangườingồiởdãyghếchờ.Mộtlátsau,mộtđộiđiềutralậptứcđượcđiềutớiđịađiểmmàchiếctaxi

vàngườitàixếbịbỏlại,còntrungsĩViệtlạitrởvềvớinghiphạmcủamình–HàPhương.

-Nếuanhkhông tìm rabằngchứngbuộc tội tôi thìhãyđể tôivề.Nếukhông tôisẽkiệncácanhvì tộibắtngườivôcớđấy–HàPhương lập tứcđánhđònphủđầu.

Việtbìnhtĩnhngồixuốngđốidiệncôta,nhìnthẳng,chậmrãinói:-Vừarồicómộttàixếtaxitớiđâybáoán.Anhtanóiđãbịmộtkhách

hàngđánhngất,nhétvàocốpxesauđógãkháchhàngdùngchiếcxeđóđểbắtcócmộtđứatrẻ.Anhtacónghethấytiếngkhóccủađứatrẻởbăngghếsau.Côcóquyềngiữimlặng,nhưngkhichúngtôibắtđượchungthủ,nếuhắnkhairacôcóliênquantớichuyệnnày,chắcchắntráchnhiệmhìnhsựcủacôsẽtănglênmộtbậc.

Việtngừnglời,tinhtếnhìnphảnứngcủaHàPhương,thấyđôimắtcôtaxẹtquamộtchútlolắng,nhưngsauđólậptứctrởlạibìnhthường.Việthơinhếchmôicườihài lòngvớiphảnứngđó,điềuấychothấyphánđoáncủaanhlàđúng.Ngườiphụnữnàynhấtđịnhchegiấuđiềugìđó.

-Cómộtngườiđànôngngoàikia,ngườiđãđưacôtớiđâyhồichiềuvàlàbáccủađứabécónhờtôigửichocômộtlờinhắn–Việtnóithêm.

SauđóanhrànhrọtnhắclạitừngtừmàPhongđãnóivớimìnhkhinãychocôgáinàynghe.Ngoàidựđoáncủaanh,saukhinghexong,cảngườiHàPhươngrunbắnlên.

HàPhươnghiểurõnhất,hiểutậngốcrễýnghĩacủacâunóitưởngnhưbìnhthườngnày.“Khôngmuốnemtraituyệthậu”.Vậychẳngphảicónghĩa

làanhtađangngấmngầmnóivớicô:nếuAlexkhôngcòngìGiaHâncũngsẽphảiđitheoanhtrainósao?

Từlâu,HàPhươngcũngbiếtrằngCườngcómộtngườianhtrai,vàngườianhtraiđóthậmchícònđángsợhơnemtraicủaanhtanhiều.NhưngcôtakhôngngờngườiđóchínhlàngườibấylâunaymìnhvẫntưởnglàchồngcủaLinh, làchacủaAlex.Anh takhôngngờđã tường tậnmọibímậtcủacô,thậmchícònngangnhiênđedọatínhmạngcủaGiaHân.

ChỉnghĩtớiviệccongáimìnhsẽkhôngđượcyênổnthôilàHàPhươngđãrunrẩytoànthân,mộtcơnớnlạnhchạysuốttừchânlênđầu.Linhtínhbáochocôtabiếtrằngngườiđànôngnàykhôngnóiđùa.

-Tôi…tôi…Haingườimặccảnhphụckhácđivàophòng,mangtheomộttờlệnh.Việt

đọclướtquarồinhìnHàPhương,nóitiếp:-Chúngtôicũngđãxinđượclệnhkiểmtracuộcgọicánhântừthuêbao

củacô.Bấtcứsựđángngờnàocũngcóthểlàbằngchứngbuộctộicô.-Làhắnéptôi…Tôikhôngbiếtgìhết.-Hắnlàai?-Tôikhôngbiếthắn.Hắngọiđiệnchotôinếutôikhônggiúphắnthìhắn

sẽtiếtlộchuyệnquákhứcủatôi,lúcđótôisẽbịđuổiviệc,sẽkhôngthểxinđượcviệcởbấtkỳđâunữa.Tôi…tôiđãtừnglàmtiếpviêntrongquánbar.

-Tôinghĩcôbiếtnhiềuhơn.Côcóbiếtđưaralờikhaigiảtộicònnặnghơnkhôngkhaigìhaykhông?–Việtnghiêmmặtnói,rõrànganhkhôngtinnhữnglờingườinàynóinênhạchốtmộtcâu,cảmthấymìnhđãgầnchiếnthắngđếnnơirồi.

Ởngoàihànhlang,trênghếchờ,Linhcựamìnhtỉnhgiấc,chiếcáokhoáccủaĐạiđangđắptrênvaicôtrượtxuốngghế.Đạingoảnhsangnhìncôhỏi:

-Emnghỉthêmchútnữađi.Hayanhgọingườiđưaemvềnghỉnhé,cóanhvớiPhongởđâylàđượcrồimà.NếucótingìcủaAlex,anhsẽgọiem.

-Không,không,emmuốnởđây–Linhngồithẳngdậy,rùngmìnhmộtcái.

Đạikhoác lạicáiáoấm lênngườicô, thởdài,khôngcóýcanngăncônữa.

-Họvẫnkhôngđiều tra ra tin tức sao?–Linh lo lắnghỏiPhongngồi

cáchmìnhmộtghế.-Hìnhnhưđãcómộtchútđầumối.Nghenóicótàixếtaxi tớibáoán,

hìnhnhưanhtađãbịcướptaxivàlànhânchứngchomộtvụbắtcóctrẻem.CólẽchínhlàchiếcxeđãchởAlexđi.Bêncônganđiềutrađãchongườitớihiệntrườngchiếctaxivàngườitàixếbịbỏlạirồi.Ngườitàixếkhôngsao,anhtacóthểnhậndạngđượcgãđànông.

-Vậythìtốtquá!–Linhchắptaylêntrướcngựcnhưcầukhấn–Cầutrờithằng bé không sao. Trời lạnh thế này, không biết nó đã được ăn chưa?Khôngbiếtnócómặcấmkhông?

-Đượcrồi,khôngsaođâu–Đạivỗvỗ lênvaicô,anhcũngchẳngbiếtlàmgìđểcôcảmthấykháhơn.

-Cònnữa,vừarồiHàPhươngđãmộtlầnnữabịtriệutậplênđểlấylạilờikhai–Phongtiếptụcthôngbáo.

-Vậysao?Côtađâurồi?Lờikhaibanđầucóvấnđềgìsao?-Linh…–Phongnhìncô,cảmthấy thậtsự thươngcô–Anhnghingờ

rằngchuyệnlầnnàylàcôtagiởtròvàcólẽđúnglàthếthật?-Cáigì?–Linhgiậtmìnhnhìnanh–Chẳnglẽchỉvìchuyệnemsathải

mấynhânviênởđómàcôtaphảilàmthếsao?Họgianlậntiềncủasiêuthị,emlàmthếcógìlàsaisao?

-Khôngphải chuyệnđóđâu–Phong lắcđầu,nhìncô thật sâu, sauđóchậm rãi nói tiếp – Linh, có chuyện này anh nghĩ em cũng nên biết. HàPhươngchínhlàmẹcủaGiaHân.

TrongmắtLinhtrànđầyvẻkhôngthểtinđược,trongvòngvàichụcgiây,trongđầucôhoàntoànquênđichuyệnđứacontraiđangbịbắtcóc, tấtcảchỉcònlạisựhỗnloạn.

CườngchưabaogiờnghiêmtúcnóivềmẹcủaGiaHân,thậmchíngaycảconbéanhcũngrất ítkhinói tới trướcmặtcô.Linhchỉbiết rằngmẹGiaHânlàcôgáimàCườngđãquađêmcùngtrongmộtlầnsayrượu.SauđócôgáiấyđãbỏlạiGiaHânchoanhnuôi,đếnnaythìhaibênhoàntoànkhôngcóliênlạcgìnữa.

ĐúnglúcnàytrungsĩViệtbướcra,theosaulàhaicánbộkia,họđangápgiảiHàPhươngđãbị còng tay,dángvẻ thất thểuvàphờphạc,kháchoàntoàn so với phong thái tự tin trước đó.Nếu có điều gì có thể phá vỡ thế

phòngngựkiêncốcủaHàPhươngthìđóchỉcóthểlàchuyệnliênquantớicongáicôtamàthôi.

Thấy bốn người đi ra, ba người bên ngoài như hoàn toàn tỉnh táo lại.NgườiđầutiênbậtdậylàLinh,côvộivàngchạytớitrướcmặtViệt,lolắnghỏi:

-Anhơi,đãcótintứcgìcủaconemchưa?Việtnhìnngườiphụnữđẹptrướcmặt,mặcdùgươngmặtcôđầysựmệt

mỏinhưngvẫntoátlênvẻkiêncường.Đôimắtđỏsọngnhìnanhchấtchứaniềmhivọng,chờđợimộtcâutrảlời.

-Chúngtôiđangtậphợplựclượngđểtớichỗởcủatênbắtcócngaykhicóthể.

-Vậylàcôđãchịukhai?–PhongliếcnhìnHàPhươnglạnhlùnghỏi.HàPhươngnhìnvềphíaanh,sauđógằngiọng.-Hivọnganhgiữlời.-NếuAlexantoànthìtôichẳngcólýdogìđểlàmvậycả–Phonglạnh

lùng.-HàPhương,tạisaocôlạilàmvậyvớicontôi?Côcũngcóconcơmà,

saocôcóthểđốixửvớiconngườikhácnhưthế?–LinhsữngsờnhìnHàPhương,đếngiờcôvẫnkhôngtinrằngchínhHàPhươnglạicóliênquantớiviệckinhkhủngnày.

-Vìsaoư?Vìlẽgìmàconcôcóthểởbênmẹnócòncontôithìkhông?Anhtađãcướpđiđứaconmáumủcủatôithìtôicũngsẽcướpđiđứaconmàanhtayêuthươngnhất–HàPhươnghétlên,địnhlaovềphíaLinh,Đạiđãlậptứcbướclênchắntrướcmặtcôđềphòngcóchuyệnxảytới.

Nhưnghaicánbộcônganápgiảiđãkhôngchocôtađượcnhưý,lậptứcgiữchặtlấyHàPhươngđangnổiđiênlênnhưconthúbịthương.

-Chúngtôimuốnđitheotớichỗtênbắtcóc–Phongđềnghị.-Nhưvậysẽrấtnguyhiểm,cókhilạicảntrởchúngtôitácchiến.-Chúngtôinhấtđịnhsẽkhônggâyphiềnhàgì–Phongcamđoan.TrungsĩViệtngẫmnghĩmộtchútrồigậtđầu:-Tôisẽnóivớilãnhđạo,cácanhchịnênchuẩnbịđi,xecủachúngtôisẽ

lậptứcchuyểnbánhngaysaukhicólệnh.Bangườinhìnnhau,lậptứcgậtđầuvàvộivàngđiraxe.

Linh được Đại dìu đi, vẫn không quên nhìn lại phía Hà Phương đangđượcdẫnvềphòngtạmgiam.Côthấythôngcảmvàđángthươngthaychotìnhcảnhcủangườiphụnữnàyhơnlàoángiậncôta.

CHƯƠNG90TRÒCHƠICỦATRẺCON

Đúngnhưđộipháánnhanhdựđoán,địachỉnhàtrọcủa tênbắtcóc từtrong lời khai củaHà Phương chỉ cách địa điểm hắn bỏ lại chiếc taxi vàngười tài xế trong tình trạnghônmêvài km.Tênbắt cóc này dườngnhưkhôngmuốngiếtngườinênmớiđánhthuốcmêngườiláixevàđểôngtalạitrongxe.CònHàPhương,đểđánhđổilấysựgiúpsứccủagãnày,côtađãmấtmộtđêmvớigãbắtcócngaytạinhàtrọlụpxụpcủahắn,kèmtheođólàmộtsốtiềnrấtlớn.

TừlờikhaicủaHàPhương,banchuyênánđãxácđịnhđượcdanh tínhhungthủ.Hắnlàmộttênxãhộiđenđãrửataygáckiếmhainăm.NếukhôngphảiHàPhươnglàngườitìnhhắntừngmộtthờiquanhệgầngũi,lạithêmmộtkhoảntiềnlớncôtađưađủđểhắnmờmắt,thìhắnđãkhôngrataynhưvậy.

Khilựclượngcôngantớiđượcnhàtrọcủahắnthìchỉthấycửađãkhóa.SốthuêbaohắndùngđểliênlạcvớiHàPhươngđãkhôngdùngnữa,hiểnnhiên làhắnmuốncắtđứt toànbộ liênhệvớingườiphụnữnày.TrungsĩViệtcùnganhemphácửavàonhànhưngngôinhàtrốngkhông,ngoàimấymẩubánhmìcònsótlạitrênsànthìkhôngcómộtchútdấuvếtgìkhácnữa.

Mọingườithấtvọngđangmuốnrútvềđểthựchiệnphươngántácchiếntiếp theo thì chợtmột chiến sĩ công an dùng đèn pin phát hiện ra nhữngmảnhhìnhghéprờirạcrơiởngaymépbậctamcấpđixuốngsân.

TrungsĩViệtcầmlấymấymảnhghéphìnhxemxét.Linhđứngởcáchanhkhôngxa,lậptứctáimặt.CảĐạivàPhongcũnglậptứcnhậnra,mặcdù

khôngchắcchắnlắmnhưngnhìnphảnứngcủaLinhthìcũngđoánramườimươinhữngmảnhghépnàylàcủaAlex.

-ĐâylàđồchơicủaAlex–Phongtiếnlên,nóivớiViệt.-Anhchắcchứ?-Alexđihọcđềumangtheohaibộghéphìnhnhỏtớilớp,đâylàtròchơi

nóthíchnhất–Linhtiếnlênxácnhận–Anhchoemxem,emcóthểnhậnrađócóphảicủacontraimìnhhaykhông?

ViệtnhìnLinh,sauđóđặtvàotaycômấymảnhghépđó.Linhlậttừngmảnhnhỏlênxemxét,lậptứcnhậnralàbứcghéphìnhvuasưtửmàthằngbérấtthích.

-Đúnglàcủathằngbé.Việtgậtđầunói:-Cólẽtênbắtcócđãđánhhơiđượcnguyhiểmnênđãrờikhỏiđâytrước

khichúngtađến.Chúngtasẽquayvềcơquan,sauđótriểnkhaiphươngántiếptheo–Việtgậtđầu,khôngcóýđịnhsẽlấylạimấymảnhghéphìnhkia.

Nhưnganhvừaquayngười,lạinghethấygiọngLinhrunrun:-Kho…khoan…khoanđã–TiếngsaucùngcônóitothấtthanhlàmViệt

cũngphảigiậtmìnhquaylại.Linhnhìnchămchúvàomấymảnhghéphìnhtrêntay,sauđóvộivàng

chạytớichỗbậcthềmnơitìmramấymảnhghép,dùngánhsángmờmờtrênmànhìnhđiệnthoạisoixuốngnhưtìmkiếmđiềugìđó.

Việt thấy lạ, cũng lập tứccầmđènpin tới chiếuchocô.Chỉ thấyLinhđangcốgắngnhặthếtcácmảnhghépvào.Cótớigầnhaichụcmảnhghépcònrơilạiởđó.Saukhinhặthếtnhữngmảnhghéplên,LinhnhìnvềphíaĐạivàPhongnói:

-Haianh…maughépnhữngmiếnghìnhnàylại.Việtcaumày,nhưnganhhiểukhôngphảitựdưngmàngườiphụnữnày

lạiđánhmấtthờigianchỉđểchơitròghéphìnhnêncũngyênlặng.ĐạivàPhongđềungồixuống,bốnngườibắtđầunhanhchóngghépbứctranhvuasư tử chỉ to bằng bàn tay người lớn lại. Linh, Đại và Phong đều thườngxuyên chơi trò này cùngAlexnên chỉ hai phút sau, họđãghépđượcbứctranhmộtcáchhoànhảo.

Linhmừngrỡ,cônhẹnhànglậtbứctranhlên,đểlộraphầnmặtsaucủa

tấmhình.Bangườiđànônglậptứchámồm,trợntomắtnhìn.-Cáigìvậy–Phonglêntiếngsaukhinhìnthấynhữngnétbútchìnguệch

ngoạctrênmặtsaucủatấmhình.Nhưngrõràng,đólàmộtdãykíhiệuđượcvẽrấtthẳnghàng,đượcvẽcó

mụcđíchchứkhôngphảitrẻconnghịchngợmgì.Cáckíhiệubaogồmcácthanhngang,thanhdọcghéplạivớinhau,hầuhếtlàcáchìnhvuôngkhuyếtcạnh,hoặchìnhvuông,hoặcgócnhọnquaysangphảihoặcsangtrái.Trongcáchìnhnàyđềucómộtdấuchấmtròn.

-Mậtmã…–Linhcườimừngrỡ.Lầnđầutiênsauhơnmườitiếngcăngthẳngcômớinởmộtnụcười.-Mậtmã?–Việtkinhngạchỏilại.- Phải –Linh chậm rãi giải thích. –Tôi thường dùng cách này để dạy

Alexhọcchữ.Đâylàloạimậtmãdễnhấtvàthằngbéthíchnhất.Têncủanólàmậtmãchuồngbò,haycòngọilàgócvuônggócnhọn.Tôikhôngcóthờigianđểgiải thíchcáchchơi trònàybâygiờ,nhưng theoquy luật củagócnhọnmàchúngtôithườngchơithìchữnàylà…

Linhsuynghĩmộtchút,sauđóbậtthốtrahaitiếng:-ThanhThủy.-CửakhẩuThanhThủy–Việtcaumày–Ýchị làcháubécốýđể lại

thôngtinnàychochúngta?-Tôinghĩvậy.Cóthểnóđãnghetênbắtcócnhắctớinơinày,nêncốý

muốnbáochochúngta.-Làthậtsao?–Việtvỗvỗtráncóvẻkhótin–Nómớichỉlàmộtthằng

bénămtuổi.-Mặcdùnómớinămtuổinhưngnócóthểnói tớibốnthứtiếngthông

dụngvàđã từngđặt chân tới gần20quốcgia trongvòngnămnămqua–Phonglạnhlùngnói.

-Sángnaykhitôichuẩnbịđồđihọcchocon,rõràngchưacónhữnghìnhnày. Alex cũng chưa bao giờ chơi trò này trên lớp với các bạn, hơn nữanhữngtừmàchúngtôithườngchơivớinhauđềuthuộcmộtchủđềnhấtđịnhnàođó.“ThanhThủy”làmộtkháiniệmtươngđốilớnsovớitầmnhìncủathằngbé–Linhkhẳngđịnhnói.

-Tôisẽbáocáolạivớilãnhđạo.ChúngtôisẽlậptứcgửiảnhcủacháubévàthủphạmlêncáccửakhẩuởHàGiang,đặcbiệttậptrunglựclượngởcửakhẩuThanhThủy.

-Cũngkhôngnênngoạitrừcáccửakhẩuởnhữngnơikhácnữa–Phongvẫndặndòthêm.

-Điềuđólàtấtnhiênrồi–Việtgậtđầu.-Đi,chúngtacũngđithôi–ĐạiđỡLinhdậy–Chúngtalậptứcxuấtphát

đicửakhẩuThanhThủy.-Đãgầnbagiờ sáng rồi.Cácanhchịnênnghỉngơimộtchút,đợi trời

sángrồihãyđi.Chúngtôisẽliênhệvớicôngantỉnhbạnvàcônganởcáccửakhẩu,chuẩnbịđónlõnghắnvàsẽbắtnếuhắnxuấthiện–Việtkhuyên.

-Khôngcầnđâu.Chúngtôisẽlênđường–Phonglắcđầu,sauđócùngĐạivàLinhđiraxeriêngcủaanh.

AnhđưahaingườivềnhàLinhtrước,sauđógọiđiệncholáixecủamìnhđểanhtachuẩnbị.Cuốicùng,chỉsauđómộtgiờđồnghồ,chiếcxeđãtiếnthẳngvềHàGiang.

Phongngồiởghếtrước,tranhthủchợpmắtmộtchút.Vìchiếcxesẽđiliên tụckhôngnghỉnênmọingườiphải thườngxuyênđổi láichonhau,vìthếaicũngcầnnghỉngơi.ĐạivàLinhngồiởghếsau.Linhkhôngcòngiữđược tỉnh táonữa,vừa lênxe làcôđãchìmvàogiấcngủ.Đạingồisátvềphíacửa,ômlấycô,chocôngảđầugốilênđùimình,lấyáobôngđắplênngườicô.Anhcũngdầndầnchìmvàogiấcngủ.

Linhkhôngbiếtmìnhđãngủđượcbaolâu,khi tiếngchuôngđiệnthoạireoinhỏithìtrờibênngoàiđãtangtảngsáng,sươngmùmờmịtgiăngtrắngđườngđi.Nhữngchiếcxekháchđingượcchiềulaoquavunvút,ánhđènrọisángtrưng.CônhổmngườidậykhỏilòngĐạilàmchoanhcũngthứcgiấctheo.Anhvuốtmácô,khẽgiục:

-Kệnó,cứngủthêmchútnữađi.ChúngtamớitớiTuyênQuangthôi.NếulàbêncôngangọithìchắcchắnsẽgọichoPhongchứkhôngphải

gọichocô.GiờphútnàykhôngcònđiềugìquantrọnghơnviệcđitìmAlexnữanênĐạicũngkhôngngầnngạimàngăncảncônghemáy.

Cuộcgọiđổchuôngmộthồirồikết thúc.Sauđólại tiếptụcđổchuônglầnthứhai.LàtừquảnlýcủaCường.Nếukhôngphảicóviệcquantrọngthì

nhấtđịnhanhtasẽkhônggọisớmthếnày.TrongđầuLinhxuấthiệnmộtýnghĩcựckỳhãihùng,côbắtmáy.

-EmLinhđâyạ!Cóviệcgìgấpthếanh?-CôđãtìmthấyAlexchưa?-BọnemđangđiHàGiangtìmthằngbé.-Cô…cóthểtrởvềHàNộingaykhông?–Dodựmộtchút,ngườitrợlý

edèđềnghị.Nghegiọnganhtakhangkhác,Linhcảmthấydựcảmcủamìnhđãđúng.

Côcắnrăng,lắcđầu:-Bọnemsẽquayvềsớmthôi.-Cậuấy…chủtịch…-Anhấylàmsao?–LinhlolắnghỏikhiếnchocảĐạingồibêncạnhvà

Phongvừatỉnhgiấccũngphảiquaylạinhìn.-Bácsĩnói…chủtịchsẽkhôngquakhỏihômnay–Nóitớiđây,viêntrợ

lýnghẹnlạikhôngnóiđượcgìnữa.-Cáigì?Anhnóilàkhôngquakhỏilàsao?Tạisaolạinhưthếđược?-Tốiquacậuấycótỉnhlạimộtchút.SauđóbiếttinbéAlexbịbắtcóc,

cậuấylậptứclêncơncogiật,khóthở.Bácsĩphảicấpcứucậuấymớiquađượccơnnguykịch…Bácsĩnóigancậuấyđãyếulắmrồi,lạithêmcúsốclàmnhồimáucơtim…

Haibênđềuimlặng.Vàigiâysau,ngườitrợlýnhưđãlấyđượchơinêntiếptụcnói:

-Cậuấyvừamớilạitỉnhlại.CậuấyrấtmuốngặpcôvàAlex,nhưngtôikhôngchắccậuấycóthểđợiđượcquahếthômnay.Nếucóthể,tôixincôhãyquayvềgặpcậuấy.Tôixincôđấy.Ướcnguyệncùngcủachủtịchlàcócôởbênkhicậuấyrađi…

Giọngngườiđànôngởbênkiađầudâykhàndầnđi,sauđólàtiếngnấccụt.Rõrànglàanhtađãkhônggiữđượcbìnhtĩnhkhinóiranhữnglờivannài này nữa. Linh buông thõng tay xuống, chiếc điện thoại cũng rơi cạchxuốngchân.Cuộcgọibịngắt.

-Em…em…phảilàmgìbâygiờ?–Linhhoangmang,nướcmắtlạimộtlầnnữatrànra.

Suynghĩ rằngCườngđã sắp rờixa thếgiớinày làmcô sợhãi tớiphát

khóc.Đạinắmlấyhaitaycô,muốnômcôvàolòng,chỉthấyhaitaycôrunrẩy, lạnh ngắt.Ở trên, Phong cũng vừa nhận đượcmột cuộc gọi. Sau khibìnhtĩnhcúpmáy,Phongquaylạinhìncô,quảquyếtnói:

-NếuemtintưởngbọnanhthìcứđểbọnanhđónAlex.CònemquayvềHàNộiđi.

-Em…-Ừ,emhãyvềđi.Bọnanhsẽ thuêxeở thànhphốTuyênQuangvàđi

tiếp.Bọnanhsẽđưaconvềchoem–Đạivỗnhènhẹlêntaycô–Vềvớicậuấy,mộtlầncuốicùngthôi.Nếukhông,saunàyemsẽrấthốihận.

Chiếc xe dừng lại ở thành phố Tuyên Quang, thả hai người đàn ôngxuống,sauđónó lạiquayvềconđườngcũ, trở lạiHàNộivới tốcđộcònnhanhhơncảlúcđi.

CHƯƠNG91ĐAUTHƯƠNGTỚITỘTCÙNG

LinhvềtớiHàNội,mệtnhoàinhưngcôkhôngmuốnănsángtheolờidặncủaĐạimàđi thẳngvàobệnhviện.Khicô tớiphòngbệnhcủaCường thìgặpngườiquảnlýđangngồiởhànhlang.Linhgiậtmìnhkhithấymắtanhtathâmđen,hằnnhữngtiamáuđỏ,rõrànglàđãlâurồianhtakhôngngủmộtchútnào.BàPhượngđanggụcđầutựavàovaimộtngườiphụnữkhác,cólẽlàhọhàngcủabàmàkhóc.Nghe tiếngkhóccủabàPhượng,Linhcócảmgiáctimmìnhcũngnhưmuốnngừngđập,hainắmtaycôdầndầnsiếtchặtlại.Viênquảnlýnhìncô,thởdàimộttiếng.BàPhượngchậmrãingẩngđầuvàquaylạinhìn.ThấyLinh,trongmắtbàPhượngxẹtquamộttialạnhlẽo,nhưngrồibànhưchợtnhớlạiđiềugìđó,ánhmặtbàlạicụpxuống,tiếptụckhóc.Chiếckhăntayđãbịbàvonhàunhĩthànhmộtnhúmrồi.

-AnhCườngthếnàorồi,anhấy…–Linhngậpngừnghỏi.-Bácsĩđangcấpcứu–Ngườiquảnlýlắcđầuvôvọng.BàPhượngdùtronglòngrấtmuốnlậptứcđuổicôcondâucũnàyđikhỏi

đây,nhưngcuộcnóichuyệnvớicon trai trướcđócủabàđãkhiếnbàhiểurằng,nếuCườngkhôngđượcgặpvợcũcủamình,nósẽkhôngcảmthấyyênlòng.RồibàchợtnhớđếnnhữnggìmìnhmớingheđượctừthámtửthântíncủamìnhbáorằngmẹđẻcủaGiaHânhiệnđangbịtạmgiamvàchínhcôtalàngườibàyraviệcbắtcócGiaBảo.Tronglòngbàthởdàimộttiếng,cũngmuốncấttiếnghỏiLinhvềtìnhhìnhcủaGiaBảo,nhưngnhữngkhúcmắcvẫnchưa thể tanđingayđược.Vì thế saukhi liếcnhìnLinhmộtcái lạnhlùng,bàcũngkhôngnóigìnữa.

Linhđứngsữnglạimộtchút,sauđóngồixuốngchiếcghếlạnhlẽobêncạnhviênquản lý.Cứ thế,Linhchìmvàokíứccủanhững thángngàycôhạnhphúcnhấtbênCường.

Anhlàmốitìnhđầucủacô,làngườiđầutiênđưacôđivàonhữnggiấcmộngáitìnhnhiềusắcmàunhất.Lầnđầutiêncôgặpanhlàkhianhtớinhàhàngnơicôlàmviệcđểxinlàmngườiđigiaohàng.Anhkhôngnóinhiềuvềbảnthânmình,saunàycômớibiếtanhlàmộtnghiêncứusinhmớitừViệtNamsang.Từnhânviêngiaohàng,anhđượcchuyểnlênlàmnhânviênchạybàn, sauđó là tới phụbếp cho cô.Cuối cùng, anhvàAnđềuđược coi là“học trò”củacô.Sauba thángquennhau,anh tỏ tìnhvớicô.Anhchocômộtchỗdựavữngvàngđủđểcôkhôngcòncảmgiáccôđơnnơixứlạnữa.Anhyêuthươngvàtôntrọngcôthựcsự,anhnóirằngcôquánhỏbékhiếnanh luôn có suy nghĩ muốn bảo vệ, che chở, khôngmuốn làm cô bị tổnthương.

Nếungaytừđầuanhkhôngtiếpcậncôvìmụcđíchkhác,cólẽdùcôcótrởlạiViệtNamvìchuyệncủaNhậtLệthìchắcchắntìnhcảmcủahaingườicũngkhônghoàntoànchấmhết.Nếumẹanhvàbốcôchỉlàhaingườixalạ,có lẽ côvà anhđã cómột cuộchônnhânhạnhphúc, dù từđầu cuộchônnhânấycósựgượngéptừphíacô.Mốiquanhệđịnhmệnhgiữaanhvàcôkhôngbiếtlàduyênhaynợ,chỉbiếtrằngchotớilúcnày,sựràngbuộcgiữahaingườikhôngchỉlàđứaconbébỏng,màcònlàmộtthứtìnhcảmkhólýgiảikhác.Cũnggiốngnhưtrướcđây,khicôởbênCường,cônhậnrarằngcôyêucảĐại.Cònbâygiờ,tronglòngđãxácđịnhtìnhcảmhoàntoàndànhchoĐại nhưngCường vẫn luôn làmột vướng bận khó gỡ trong lòng cô.Cuộcđờinày,côdườngnhưkhôngthểthoátđượcmốiquanhệtìnhcảmrắcrốivớihaingườiđànôngấy,kểcảbâygiờkhiCườngsắpkhôngcòntồntạitrênthếgiannày.Cólẽkểcảkhianhchếtđirồi,côvẫnsẽnhớanh.

TiếngmởcửaphònglàmLinhgiậtmìnhbừngtỉnh.Vàingườimặcblousetrắngbướcra,vẻmặtainấyđềuhếtsứccăngthẳng.BàPhượnglậptứcbậtdậy,nhàotới,túmlấycánhtayvịbácsĩđiđầu,hoảnghốthỏi:

-Contôi,nólàmsaorồi,bácsĩ?Ông bác sĩ già đưa mắt nhìn gương mặt tèm lem nước mắt của bà

Phượng,sauđóthởdàinói:

-Giađìnhvàonóichuyệnvớicậuấylầncuốiđi.Linhlảođảongườisuýtngã.NếukhôngcóbàPhượngởđây,chắcchắn

côsẽlậptứclaovàotrongcănphòngkia.Nhưngcôbiết,lúcnàycôkhôngcó quyền tước đoạt đi những giây phút gần gũi cuối cùng củamẹ con bàPhượng.Quảnhiên,đoànbácsĩcấpcứuvừa rờiđi,bàPhượngđã lập tứcchạyvàotrongphòng.ViênquảnlýđưamắtnhìnLinhvẫncònchônchânmộtcáchsữngsờ,khẽnhắc:

-Côcũngvàođi,ngườianhấymonggặpnhấtlàcô.Linhsiếtchặttay,sauđócũngbướcvàotheo.BàPhượngđãngồiởbên

cạnhgiườngbệnhcủaCường,haitaynắmchặtlấytaycontrai,khócròng,nóikhông thành tiếng.LinhđưamắtnhìnCường,khôngngờanhđãnhìnmìnhtừbaogiờ,giốngnhưanhluônđưamắttìmkiếmcôngaysaumỗilầntỉnhgiấc.Trênmặtanhxuấthiệnmộtnụcườiyếuớt,nhưngvẫntrànđầyấmápnhưmỗi lầnanhcườivớicô.Cườngluôn thế,dù trướcđâycôcóchọcgiậnanhcỡnàothìanhvẫnluônnhìncôbằngánhmắtyêuthươngvàvịthanhưlúcnày.DùcôvíanhnhưMặtTrăngquayquanhmình,nhưnganhlạiluônấmápnhưMặtTrời,khônglúcnàođểchocôcóthờigiancảmthấycôđơn.

NụcườiấyhômnaychỉlàmLinhthấynhóiởtronglòng.CôcóthểcảmnhậnđượchơithởmongmanhcủaCường.Côcũngmuốn

vươntay,nắmlấybàntaygầycủaanh.-Emtớirồisao?–Anhcấttiếnghỏicô.Linhgậtđầu,bướctớibênkiagiườngcủaanh.-Conđâurồi?Nóantoànkhông?Linhlắcđầu,sauđóthởdàiđáp:-AnhĐạivàanhPhongđiđónthằngbérồi,nósẽsớmtớiđâythămanh.-Thậtmaymắn–Cườngkhôngnhìncônữamàđưamắtnhìnthẳnglên

trầnnhà,giọnganhthìthàonhưnóivớichínhmình.Thấycôlặngyên,anhlạinóitiếp:-Anhđúnglàvôdụngquá!Sauđó,anhquaysangnhìnmẹmình.Từsaukhibàbiếtanhmắcbệnh,

bàđãkhôngcòngiữđượcnhữngnéttrẻtrungnữa,thayvàođólàvẻgiànua,tiềutụy.Máitócbàđãbạctrắnggầnhết,nhữngnếpnhăncũnghằnrõhơn.

-Mẹ,conxinlỗimẹ.Conluônlàmộtđứaconkhôngnghelời,khiếnmẹluôntứcgiận.Bâygiờconlạicàngbấthiếukhikhôngthểphụngdưỡngmẹđượcnữa.

-Connhấtđịnhsẽkhỏemà.Bácsĩnóiconsẽkhỏe–BàPhượnglắcđầu,bàkhôngmuốntưởngtượngtớiviễncảnhkhôngcònđứaconnàybêncạnhnữa.

Đólànỗiđautộtcùngcủangườilàmcha,làmmẹ.Từkhiđượcsinhra,Cườngluônchỉcótìnhthươngyêuvàsựchămsóc

củabà.Chồngbàlàngườitrănghoa,ngaycảkhibàbụngmangdạchửa,ôngtađãlậptứccóthêmnhữngngườiđànbàkhác.Đếntậnbâygiờ,khiconhấphốibêngiườngbệnh,ôngtavẫnđangmảimêởbênngườivợtrẻtrungchỉbằngtuổicontraimình,khônghềđoáihoàigìtớiđứaconnày.

-Mẹ,mấyhômnayGiaHânđihọccóngoankhông?Conbékhôngbịviêmhọnghaybỏbữachứ?

-Ừ…nórấtngoan.Nóbảotốinaytanhọcsẽvàothămcon,khoevớiconbứctranhnómớivẽnữa–BàPhượnggậtđầu.

Mặc dù ngoàimặtCường tỏ ra lạnh lùng và luôn khắc nghiệt vớiGiaHân,nhưnganhvẫnluônâmthầmchúýtớinhữngsinhhoạtdùlànhỏnhặtnhấtcủaconbé.Conbékhôngđượcởcạnhmẹcònanhthìchẳngsốngđượcbao lâu,vìvậyCườngđịnhdùngcách tànnhẫnnhấtđểdạyconmạnhmẽhơn. Anh khôngmuốn nó phải nhớ thươngmột người cha tồi nhưmình,ngườichamàngaytừđầuđãkhôngmongmuốnnócómặttrêncõiđờinày.VớiGiaHân,anhluôncảmthấydaydứtnênanhkhólòngcóthểđốimặtvớinó.

-MẹhãygiúpconnuôinấngvàchămsócchoGiaHân.Mẹhãychoconbégặpmẹcủanó.Côấythựcracũngrađángthương…Ngàyấyconkhôngmuốnlấycôấylàvìkhôngmuốncôấyphảichônvùihạnhphúcởbênmộtngườinhưcon.LàconcốchấpnênGiaHânmớikhôngcómẹ…NếuGiaHânđượcsốngvớimẹ,giốngnhưGiaBảo,chắcchắnnósẽlàmộtđứatrẻngoanvàđángyêunhưGiaBảo.

BàPhượngkhócnấclên.Emgáicủabàởphíasaucũngbậtkhóc.Ngườiquảnlýcúigắmmặtxuốngđấtnhưcốcheđậycơnxúcđộngcủamình.CònLinh,mắtcôcũngđãđỏhoe.

-Cònchuyệnnàynữa,thựcraconđãbiếtchuyệngiữamẹvàbốvợcủacontrướcđâytừlâurồi.GiađìnhchúngtathậtsựmắcnợgiađìnhLinhrấtnhiều.Mẹđừnggiậncôấynữa, lỗi làcủachúng ta,côấykhôngcó lỗigìtrongchuyệnnày.Mẹcũngphảihứavớiconkhôngđượcốm,khôngđượcđaubuồn,nếukhôngconsẽkhôngthểyênlòngrađiđược.

-Ừ,mẹhứa…mẹhứamà–BàPhượngvừalaunướcmắt,vừaliêntụcgậtđầu.

Cườngmỉmcườiyếuớt,sauđóđưamắttìmtrợlýcủamìnhgọi:-AnhQuang…-Chủtịch–Viêntrợlýngẩngđầunhìnanh,mạnhmẽápchếnhữnggiọt

nướcmắtchảyngượcvào trong lòngkhiếnchogươngmặtanhcàng thêmméomótớikhổsở.

-ĐếngiờnàyanhvẫncòngọitôilàChủtịchsao?Thậtvuivìlúcnàytôicòncómộtngườianhemtốtnhưanhởbên.

-Chủ tịch…–Quangnhìn anh, chỉnóiđượchai tiếngmột cách thảngthốtsauđóimbặt.

-Nhữnggìcầnnóivớianhtôicũngđãnóirồi.Tôichỉmuốnlầncuốicảmơnvìđãởbên tôi tới tận lúcnày.Anhãygiúp tôiđưamẹ tôivàdì tôi rangoài,tôicóchuyệnriêngmuốnnóivớiLinh.

-Không,mẹmuốnởbêncon.Chomẹđượcởbêncon–BàPhượnglắcđầunguầynguậy,khôngđànhlòngrờixagiườngbệnhcủacontraimộtchútnào.

-Mẹ, cho phép con được bướng bỉnh lần cuối. Con chỉmuốn được ởriêngvớicôấymộtlúc,mongmẹđồngý.

- Cô Phượng, chúng ta đi – Quang bước lên mấy bước, tới gần bàPhượng,dứtkhoátdìubàđứngdậy,mặcchobàgàokhócvậtvãđòiởlại.

Mộtphútsau,cănphòngđược trả lại sựyên tĩnh.Chỉcó tiếngnấccủaLinhnhấnchìmtấtcảtiếngthởyếuớtcủaCườnglẫntiếngmáymócrungnhènhẹ.Cườngmỉmcườivớicô:

-Emngồixuốngđi.Ngồixuốngcạnhanh.Linh làm theo lời anh nhưmột cáimáy.Cường vươn tay,Linh hiểu ý

nắmlấytayanh,chỉcảmthấybàntaycủaCườnglạnhngắt,nhữngngóntaysiếtnhẹlấytaycô.Linhkhôngkiềmchếđược,mộttaycònlạibưngmiệng

đểkhôngbậtrathànhtiếngnứcnở.-Đừngkhócnữa.Tayanhkhôngcònkhảnăngvươntớiđểlaunướcmắt

cho em đâu. Nhìn anh và đừng khóc nữa, được chứ? – Cường thì thào,dườngnhưanhcũngkhôngcònnhiềusứcđểnóitohơnđượcnữa.

Linhđưamắt nhìn anh, khẽgật đầu, nhữnggiọt nướcmắt cũngngừngchảy,chỉthỉnhthoảngvẫncònvanglêntiếngnấckhôngsaokiềmchếđượcmàthôi.

-Anhrấtmuốnđượcgặpcon.-Consắpvềtớinơirồi–Linhcốgắnganủianh,nhưngcôbiếtrõ,nếu

anhkhôngquakhỏihômnaythìcơhộianhgặpđượcconlàrấtnhỏ.-AnhmừnglànóvuivẻvớiĐại,vàcậuấycũngrấtyêuquýnó.Linhyênlặngkhôngnói.-ConthíchmónquàGiángsinhchứ?-Vâng…-Vậylàtốtrồi.Anhchỉsợthằngbékhôngthíchmónquàấy.-Nóvẫnnghĩrằngđó làdoBàchúaTuyếtnàođógửi tặng–Linh thở

dài.Cườngcười:-Linh…CảmơnemđãsinhGiaBảochoanh.Cảmơnemđãnuôicon

khônlớn…-Đólànghĩavụcủaem,anhkhôngcầnphảinóinhưvậy.-Không,anhvẫnphảinói,đólànhữnglời từ lâuanhrấtmuốnnóivới

em. Ngoại trừ những ngày tháng chúng ta còn ở bênMỹ cùng nhau, thìnhững ngày ở bên con là những ngày anh cảm thấy hạnh phúc nhất. Nóchínhlàminhchứngtìnhyêucủachúngta...Anh...anhcómộtlờithỉnhcầunày...

-Anhcứnóiđi,nếuemcóthểnhậnlời,chắcchắnemsẽkhôngtừchối...-Anhmongemhãythathứchomẹ.Anhbiếtnhữngtổnthươngbàấyđã

gâyrachogiađìnhemlàrấtlớn,nhưnganhmongemnểtìnhanh,nểtìnhGiaBảo làconchúng ta,mongem tha thứchomẹ.EmhãychomẹđượcnhậnGiaBảo.Khianhkhôngcònnữa,emhãychoGiaBảođượctớichơivớibànội,đượckhông?Linh,anhcầuxinem...–Vừanói,nhữngngóntayxươngxẩucủaCườngnhưcàngsiếtchặthơnlấytaycô.

-Anhkhôngcầnphảinóinữa...–Linhlắcđầu–Emhiểuýanh.Emsẽsuynghĩchuyệnnày...

-Ừ...–Cườnggậtđầu,cũngkhôngcốgắngnàiépcônữa–Cònnữa...ngôinhàđó,anhđểlạichoemvàcon.

-Ngôinhà?-Ừ,làngôinhàemđãtừngbỏracáigiárấtcaođểmuamàanhkhông

bán.Trướcđâykhianhmuanó,anhcũngchỉbiếtđólàngôinhàmàmẹanhđãlấytừtaymộtngườiđànông,anhmualạivìmuốntìmhiểuvềngườiđànôngđó.Khôngngờnólạichínhlàngôinhàcũcủagiađìnhem.Anhkhôngđểlạichoconvàemtàisảngìngoàingôinhàđó.

-Emvàconkhôngcầntàisảncủaanh.-Vìthếemmớikiênquyếtbỏtiềnramuanóphảikhông?Embiết,dùcả

tậpđoàncủaanh,tấtcảtàisảncủaanh,thậmchícảtínhmạngcủaanh,chỉcầnemnóilàemmuốncó,anhsẵnsàngđưachoemvôđiềukiệnmà.Saolúcnàoemcũngphảibướngbỉnhvà tỏ rakhôngcầndựadẫmvàoainhưthế?

Linhimlặng,cốgắngkiềmchếcơnxúcđộngđangmuốntràora.Cườngmột lầnnữa lạinắmchặt lấy taycô,giốngnhưanhđangcốgắngmột lầncuốitìmlấyhơiấmtừbàntaymảnhdẻmềmmạinày.

-Embắt tayvớiPhong,anhcũngbiết.Em từngbướcépsát,bứcbáchanhphảibánlạiWinteranhcũngbiết...Nhưngsaoemcứphảigồngmìnhlênnhưvậy?Saoemcứphảicốchấpnhưthế?

-Anhbiếthếtư?–Linhcườichuachát,nướcmắtmộtlầnnữakhôngthểkiềmchếđượcmàcứthếtràora.

Ngay từ đầu anh đã biết, vậy mà anh cắn răng nhẫn nhịn, cắn răngnhượngbộcô.Anhthậtngốc!

-Anhyêuem.Ngàytrướccũngvậy,bâygiờcũngvậy,vàsaunàycũngvậy.

Côbắtđầukhóctohơn.-Anhướcgìkiếp sau, chúng ta sẽ tiếp tụcgặpnhau,nhấtđịnhanh sẽ

khôngbuôngtayemra,đểemchạytrốnkhỏianh,khôngchophépđượcởbênbất kỳngười đànôngnàokhácngoài anh.Nếu cókiếp sau, anhnhấtđịnhsẽlàmmộtngườichồngtốt…

-GiaBảo,nóivớiconrằng…anhrấtyêunó…-Sốngvớicậuấy,chắcchắnemsẽđượchạnhphúc…Emphảihạnhphúc

đấy.Từnggiâytừngphútchầmchậmtrôiquatrongcănphòngthoangthoảng

mùinướchoaoảihương.Mộtlúcsau,nhữngngườiđilạingoàihànhlangcóthểnghe thấy rõmột tiếnghét thương tâmphát ra từmộtcănphòngkhépkín.Nhữngngườiđangsốtruộtđứngbênngoàixôcửachạyvào.Trênchiếcgiườngtrảigavàchănbôngtrắngmuốt,Cườngđãnhắmnghiềnmắt,timđãhoàn toànngừngđập,mộtnụcườivĩnhviễn inhằn trêngươngmặt thanhthảnvàhạnhphúccủaanh.

CHƯƠNG92TRỞVỀ

Cùngbuổisángngàyhômấy,vàokhoảngchíngiờ,tạibếnxethànhphốHàGiang,trongmộtquánphởbìnhdâncómộtngườiđànôngchừngnămmươi tuổi đang ngồi chậm rãi đốt thuốc.Ngồi đối diện hắn làmột thằngnhócvaiđeobalôhìnhcongấu,mặtcúigằmxuốngđất,thỉnhthoảnglạiđưabàntaynhỏxinhdidilêntrênbàn.Bátphởđặttrướcmặtnóđãnguộingắttừkhinào,mặcdùrấtđóinhưngnókiênquyếtkhôngđộngđũa.

GãđànôngvàđứabéchínhlàkẻbắtcócvàAlex.Thằngnhóckhôngngờsaukhitỉnhdậythìđãởmộtnơixalạnhưthếnàykhiếnchocáitínhganlỳcủanócũngkhôngthểátnổisựsợhãinữa.Đólàlýdotạisaotớilúcnàynóvẫnkhôngchịuănsáng.

-Màykhôngănsao?Hayquencóngườivừadỗvừađútchoănrồi?–Gãđànônglạnhlùnghỏi.

Mặcdùtỏranhưthế,nhưnghắntahoàntoànbịchinhphụcbởiđứabésiêucấpđángyêunày.Khihắnbếthằngnhỏởtrênxe,mặcdùthằngbébịhắn cho hít thuốc mê và ngủ say như chết, nhưng những người đi cùngchuyếnxevớihắn lạikhôngngừng tấm tắckhen thằngnhỏnàyxinhxắn,đángyêu.Khiđótronglònghắnđãcóchútkhôngnỡbánthằngnhỏnàyđi,baphenbốnbậnđãđịnhxuốngxe,nhưngsauđólại thôi.Lênđếnđâythìthằngnhóccũngtỉnhlại,nókhônggàokhógì,lạiganlỳkhôngănsáng,chỉmộtmựccúiđầu,thỉnhthoảnghậmhựcnhìnhắn.

-Cháukhôngăn.Chúlàngườinóidối.Chúnóisẽđưacháuvềvớimẹcơmà–Thằngnhóclínhíđáp.

Hắn lặng lẽ thởdài.Từxưa tới nay tất cảmọi người đềumắnghắn là“ngườixấu”,“ngườiđểu”chứchưabaogiờcóngườimắnghắn là“ngườinóidối”cả.Thằngnhócnàychẳng lẽngốcnghếchđếnmứckhôngbiết làmìnhsắpbịbánđihaysao?Nhưnghắnthấynókhônghềgiốngmộtthằngbékhôngthôngminh.

-Thếmàymuốngì?–Hắnnhếchmépcười.-Cháumuốnvềnhà–Thằngbékiênquyếtnói.-Thìphảicóxetaomớiđưamàyvềnhàđượcchứ?Màycóthấychiếcxe

HàNội–HàGiangkiakhông?Phảimộtlúcnữanómớichạy,chừngđótaođưamàylênxechomàyvềHàNộilàđượcchứgì–Hắnnóibằngmộtvẻrấtkhôngđồngýrằngmìnhlàngườinóidối.

- Chú nói thật? – Thằng nhóc nhìn về phía hắn chỉ, quả nhiên cómộtchiếcxegiườngnằmmàuđỏđangđỗởđấy.

Màđúnglaahắncũngkhônghoàntoànnóidối,trongđầuhắnđangcóýđịnhquayvềHàNội,sauđómangthằngnhócnàytrốnvàoNam,lênTâyNguyênkiếmmộtmảnhnươngrẫyđểlàm,sauđótìmcáchđónvợvào.Nhưthếhaivợchồnghắnđãcómộtđứaconxinhxắnrồi.Chínhvìthếnênsaukhi tớiđâyhắnmớiđánh thức thằngnhócdậy,nếukhông thìhắn tiếp tụcđánhthêmthuốcmêchonóngủđếntậnlúcgiaodịchlàxongchođỡphiềnhà.

-Taokhôngphảilàngườinóidối.Nếumàykhôngmuốnbịđóithìmauănchoxongđi.Taođợimàyhơilâurồiđấy.Nếumàycònlàmtaobựcmình,taođemmàybánquáchchoxong.

Alexnhậnđượccâutrả lời thìhớnhởgậtđầu,sauđóbắtđầuchậmrãinhặttừngsợiphởđãtrươnglêntừlâu,chậmrãiăn.

Thếnhưnglòngtốtcủaông“babị”vừathứctỉnh,cònchưakịpnghĩlàmngười tốt thì hắn đã bị lực lượng công an tóm gọn khi đang hí hửng dẫnthằngbéđilangthangtìmmộtquánnướcởgầnbếnxe.Đếntậnkhibịbắt,hắnvẫnhoàntoànkhôngbiếtrằngthằngnhócđãđánhthứclươngtritronghắncũngchínhlàngườiđãđẩyhắnvàothấtbạithảmhạinhưthếnày,chỉbằngmấymảnhghépcủatròchơixếphình.

Mườihaigiờtrưa,cuốicùngĐạivàPhongcũnggặpđượcAlexởtrụsởcônganthànhphốHàGiang.Tênbắtcócđãđượclàmthủtụclấylờikhaivà

đưa vềHàNội trước, chỉ còn trung sĩ Việt ở lại đây cùngAlex, chờ haingười lên. Khi hai người tới nơi, Alex đang hồn nhiên chơi trò mật mãchuồngbò,chínhlàloạimậtmãmàAlexđãđểlạitrongbứcghéphìnhdướiHàNội.Đếntậnkhichơicùngthằngnhócrồi,trungsĩViệtmớichấpnhậnsự thật làchính thằngnhócnămtuổivắtmũichưasạchnày là tácgiảcủabứcmậtthưđơngiảnhưngđầyhiệuquảkia.

VừathấyĐạivàPhong,thằngnhócđãchạyàotớiômlấycổĐại,bôlôbalanóiđủthứ.PhongtheoViệtđilàmmộtsốthủtụcđiềutracuốicùng.HaingườiđịnhđitaxivềnhưngcuốicùnglạiđượctheoxecônganvềvớiViệt.Khôngaitừchốicả,bởitrênđườnglênđây,cảhaiđềuđãnhậnđượctinbáoCườngquađời.

CHƯƠNG93BẼBÀNG

Đạivừachậm rãinhảkhói thuốcvừanghĩ tớinhữngchuyệnđãxảy ratrongthờigianqua.TrướcđâyĐạiđãcómộtthờigianbỏthuốclá,nhưngrồi những đêmdài chìn trong công việc đã kéo anh quay lại với nó.Anhkhông hút nhiều, không hút ở nhà hay trướcmặtNhưÝ, chỉ khi nào quácăng thẳnganhmới lại cảm thấy thèmvị thuốc lá, thèmđược thấynhữngvòngkhóithuốcquẩnquanhtrênmặt,thèmthứcóthểlàmchocáiđầunóngcủaanhnguộilạnhlại.

Đãmột tuầnquađikể từ sauđám tangđẫmnướcmắtcủaCường.Đạikhôngmuốnnhớlạinhữngcảnhđaulòngđó,nhưngcàngcốquênthìnólạicànghiểnhiệnrõrànghơn,nhấtlànhữngkhianhkhôngcònbậnrộntrongcôngviệcnữavàđầuóc trởnên thảnh thơimộtcáchkhóchịu.ĐạikhôngnghĩsựrađicủaCườnglạilàmanhbuồnđếnthế.Dùtronglòngđãxácđịnhrằngsớmmuốnsẽcóngàyđó,nhưngkhítậnmắtchứngkiếnnó,tronglònganhlạingậptrànmộtnỗibuồnkhôngthểlýgiảinổi.SựrađicủaCườngđãđểlạitronglòngnhữngngườiởlạimộtkhoảngtrốngmênhmangkhôngaicóthểbùđắpnổi,vớimẹconLinhcũngthế,vớianhcũngthế,màngaycảvớingườianhemcùngchakhácmẹluônđốiđầuvớiCườngvàPhongcũngthế.Chơithânvớinhausuốtquãngđờihọcsinhrồisinhviên,đốichọivớinhausuốtnhữngnămđầuvàođời,cùngyêuthươngđiêncuồngmộtngườiphụnữ, rồi đến khi nhận ra sựmệtmỏi của tranhđấu,muốndừng lại thìcũnglàlúcngườidươngkẻâm.

NgaysauđámtangcủaCường,Đạiphảiđicôngtácbốnngày.Khianh

trởlạiHàNộithìmẹconLinhlạivừavềquênghỉngơi,thếnênchotớihômnayanhvẫnchưagặplạihaingười,khôngbiếthiệngiờhọthếnào?AnhcógọiđiệnchoLinhvài lầnnhưngcũngchỉđượcvàicâuhỏi thămlàdườngnhưhaibêncũngchẳngcòngìđểnóivớinhaunữa.CôtỏrahoàntoànxalạvàhờhữngvớianhkểtừsaungàyCườngmất.Anhbiết,côcầncóthờigianđểvượtquakhoảngthờigianchênhvênhnày,vìLinhluônlàngườisốngrấtcótình.

PhươngĐôngđãtrởlạitrongtayanhvàanhsẽphảirấtbậnrộnđểđưanóvềvớiquỹđạomànótừngcótrướcđây,đểnótrởthànhnhàhàngđỉnhcaocủamónăndântộcmộtlầnnữa.AnhmuốnnhanhchóngổnđịnhcuộcsốnggiađìnhđểcóthểtoàntâmtoànýgâydựnglạiPhươngĐông.

NhữngsuynghĩtiêucựclúcđầuđãhoàntoànbaybiếntrongtríócĐại.AnhkhôngcòngiậncôvìtrướcđâyđãrờibỏanhđểđếnvớiCường.Anhcũngkhôngcòngiận côđimộtmạch sáunăm liềnmàkhôngmột lầnhỏithămđếnNhưÝ.Haingườiđãđủtừngtrải,đủtrưởngthànhđểbỏquachonhaunhữngchuyệntrongquákhứ.

AnhmuốncướiLinh.Anhthựcsựkhaokhátđượchợppháphóahônnhânvớicô,đểanhcóthể

đườngđườngchínhchínhlàchồngcô,làbốcủaAlex,làngườisẽchechở,chămlochohaimẹconcôcảđờinày.Anhchưabaogiờquênrằngchínhanhđãtừngnóivớicô,mẹcủacácconanhchỉcóthểlàcômàthôi.

Cửa phòng tắm xịchmở,mùi thơm của sữa tắm lập tức tràn ngập cănphòng.Đạingẩngđầu,buộcmìnhrờikhỏinhữngsuytưcủabảnthân,ngướcnhìnngườivừabướcratừnhàtắm.Sáunămqua,TườngVigiốngnhưmộtnụhoacòneấplúcnàyđãnởbừngrựcrỡcảvềtàinănglẫnngoạihình.Côkhôngcònlàcôvănsĩthíchlangthangmớibướcvàođờinhưkhihaingườimới gặp nhau nữa, giờ đâyTườngVi đã cómột chỗ đứng tương đối.Côđượcnhiềungườibiếttớihơn,đượcthamgianhiềuchươngtrìnhlớnvềVănhọc,đặcbiệtcònlàkháchmờithườngxuyêncủacácchươngtrìnhgiaolưutrên truyềnhình.Cô trở thành thần tượngcủavôsốnhững tácgiả trẻmớichậpchữngbướcvàoconđườngviếtlách.

Làngườicónhiềutrảinghiệmvớicâybút,nhưngtrongtìnhcảm,TườngVi lại là ngườivô cùngcố chấp, cố chấp tớimùquáng.Cô từ chối tất cả

nhữngngườiđànôngđếnvớimình,chỉgiữchotìnhcảmcủamìnhhướngvềmộtngườiduynhấtlàĐại.Nhưngdùcôcóyêuanhbaonhiêuthìanhcũngkhôngthểchocômộtdanhphận,bởicôlàngườiduynhấtanhkhôngthểvàkhôngmuốn làm tổn thương.Giá như anh có thể vô tình với cô như baongườiđãđiquacuộcđờimìnhthìanhsẽdứtkhoáthơn.TườngVilàmộtcáigì đó hoàn toàn khác, ngay từ đầu anh đã coi cô như tri kỷ của cuộc đờimình.Hồngnhandễgặp,trikỷkhótìm.Cónhữngngườimộtlúccóthểcóvôsốhồngnhan,nhưngđicảcuộcđờihọvẫnkhôngtìmđượcchomìnhmộtngườitrikỷ.Chínhvìcoicôlàtrikỷnênanhkhôngthểđểmấtcô.Dùanhcócốgắngđáptrảlạitìnhcảmcủacôhayrờibỏcôthìnóđềudẫnđếnviệcanhsẽđánhmấtcô,thếnênchotớigiờ,nhữnggìcômuốnanhđềunhượngbộ.Anhchưabaogiờnghĩmìnhsẽởbênmộtngườiphụnữmàmìnhkhôngyêulâuđếnvậy.Haingườikhôngràngbuộcnhauvớithểxác,cũngkhôngràngbuộcnhauvềtinhthần,họkhôngbaogiờgặpnhautạimộtđiểm,nhưngcũngkhôngbaogiờchịuđimộtmình.Họđisonghànhcùngvớinhau,ngườinày giúp cho người kia không cảm thấy cô đơn và tịch mịch trên chặngđườngcủamình.

-Anhlạihútthuốc?–TườngVirũcáikhănbôngra,bắtđầulautócchoráonước.

-Ừ…–Đạikhẽđáplại,sauđódụidụiđầuthuốcláđangcháydởvàocáigạttànbằngthủytinh.Anhnhớlầncuốicùnganhtớivàởlạicănphòngnàylàhaithángtrước,mọithứvẫnchẳngcógìthayđổicả.

-Hômnayđúnglàmệtthiệt.Gặpmấyôngnhàbáonửamùa,bịvặnvẹonhững cái không đâu. Lại có tay nhà báo cònmuốn đến tận nhà để chụpkhônggiansốngriênggìgìđó…Hômquaemđặtđượcvémáybayrồi,hênquá.TưởngnămnaykhôngvềnhànghỉTếtluônấychứ.

TườngVi nóimột thôimột hồi, thấyĐại trầm lặng hơn thường lệ thìngẩngđầungạcnhiênnhìn.Haithángvừaqua,côcũngchỉgặpvàđiăntốivớianhđượcba lần,còn lạianhđềubáobận,còn tớiphòngcô thìkhôngmột lầnnàocả,khácxavới trướcđây.NhưngTườngVichưabaogiờđòihỏi, hay nói đúng hơn hơn là cô không dámđòi hỏi. Sáu nămqua, cô cốgắnggiảimãtráitimanh,nhưngnhữnggìcônhậnđượcchỉlàmộtngăntráitimnhonhỏ,nhỏđếnmứckhôngđủđểcôníugiữchânanhsaunhữngáiân.

Côbiếtanhkhônghềlợidụngcônhưnhữngngườibạnthântừngnhậnxét,tấtcảđếnnhưbâygiờđềulàcômuốnnhưthế.Anhmuốndừnglại,nhưngcô thìkhông, côvẫnômmộtchútmongmỏi rằng rồi sẽcómộtngàyanhnhậnrađâumớilàchântình.Chântìnhcủaanhkhôngdànhchocô,nhưngchântìnhcủacôlạihướngvềanh,côkhôngtinanhlàngườisắtđátớimứcấy.CôkhôngmuốnnhưHuyền, tróibuộcanhbằngmộtcái thai,cômuốnđợiđếnngàyanhngỏlờicướicô,ngỏlờimuốnđượcởbêncôcảđời.

TườngVibiếtLinhđãquayvề,mộtlầnNhưÝđãbuộtmồmnóiranhưthế.Banđầucô thấyanhvẫnkhôngkhácgì lúc trước,nhưngdầndà, anhthayđổi.Cáithayđổilớnnhấtđólàanhkhôngcòntớivớicôthườngxuyênnữa.Côchỉcóthểgặpanhquanhữnglầnăntốichóngvánh,hoặcnghetinvềanhquanhữnglầntớichơivớiNhưÝtạiCungthiếunhi,nơiconbéđanghọclớpkhiêuvũmàthôi.Chođếnhômnay,khihaingườiđiăntốivớinhauvàanhđưacôvềđây,côđãbiếtanhhoàntoànthayđổirồi.Nhấtlàánhmắtcủaanh,nókhôngcòn trống trảivàgiá lạnhnhư trướcđâynữa.Dùcôcốgắngkhôngtinvàođiềuđó,nhưngtớigiờ,khinhậnravẻlơđãngcủaanhvàgươngmặtnhưtrầmlặnghơnkia,cô lạidựcảmthấymộtđiềukhônghaysắpxảyravớimình.

-NhưÝđãkhỏihochưa?Tuầntrướcemthấyconbébịhodữlắm–Côdừngđộngtác,ngồixuốnggiườngnhìnvềphíaanh.

-Khỏerồi.SángnàovợLâmcũnghấpláhẹvớimậtongchonóuống–Đạigậtđầu,saukhirờiđiếuthuốcthìanhbắtđầuchơivớicáiđiệnthoạicủamình.

TườngVibiết,anhđangmuốnnóigìđónhưnglạichưatìmracáchnàođểnóicả.

-VợanhLâmthếnào?- Có bầu ba tháng rồi, bây giờ ở nhà thôi. Anh đang định cho hai vợ

chồngmộtcửahàngđểlàmănriêng.-Thếbốconanhvẫnđịnhởđósao?RồicònanhMinhnữa,emthấyhơi

phứctạp.-ChắcanhvàNhưÝsẽrangoàisống.Ngôinhàđócảnhàđềuthốngnhất

sẽchoLâmđứngtên.-Nhưnghaibốconsốngriêngliệucóổnkhông?Anhquábận…–Tường

Vibănkhoăn.Đạingẩngđầunhìncô.Anhhiểuýcô.Khôngdướimười lần trongsáu

nămquaTườngVinhắckhéovớianhchuyệnanhcầncómộtngườiphụnữởbênđểchămlochoNhưÝ.

TườngVithấyanhnhìnmìnhthìsuynghĩmộtchútrồiđứngdậy,đitớivàngồixuốnglênthànhghếsalonmàanhđangngồi,sauđócôvươntayômlấycổanh,dứtkhoátnóirađiềumàmìnhvẫnmongmuốntrongsuốt thờigianqua:

-Mìnhcướinhauđi.Đạinénmộttiếngthởdài,vẫnđểmặccôômlấymình,khẽđáp:-Anhxinlỗi.-Anhđãquyếtđịnhrồisao?–TườngVikhôngmuốnbuông tay,càng

ghìanhchặthơn.Côđãnhậnra,côsắpkhôngcònđượcômngườiđànôngnàythoảimái

nhưvậynữa.-Ừ.Đã.-Tạisao?–CảngườiTườngVichợtrunnhẹ.-Anhcầncôấy.-Hơncảemư?–Tiếngthútthítngàycànglớnhơn,cuốicùngĐạithấy

cảngườiTườngVirunbầnbật.Đạikhôngtrảlời.AnhkéotayTườngVira,thoátkhỏicáiômcủacô,sao

đóđứngdậy,đỡcôngồixuốngghế.Đểmặccôkhóc,anhđilấychocômộtcốcnướcấm,cốgắngđểcôkhôngnhậnranướcmắtcủacôlàmanhđauthếnào.Anhcótìnhcảmvớicô,thậmchítìnhcảmấycònrấtđặcthùmàkhôngmộtngườinàokháccóthểthaythếđược,nhưngđókhôngphảilàthứcóthểđưahaingườiđitớihônnhân.

-Chẳnglẽbảynămquaemởbênanhlạikhôngthểbằngvàithángcôấyởbênanhhaysao?–TườngVinhìnanhkhẩnkhoản–Chẳnglẽbảynămkhôngđủđểchứngminhemthíchhợphơnngườiđóhaysao?

-Côấychỉởbênanhvàitháng,nhưnganhđãnhớcôấysuốtsáunăm.Sáunămtrướcanhđãquyếtđịnhsẽcướicôấy.Bâygiờanhvẫnnghĩrằnganhnhấtđịnhphảicướicôấy.Anhkhôngthểchấpnhậnchungsốngvớimộtngườiphụnữnàokhác,ngoàicôấy–Đạingồixuốngtrướcmặtcô,đặtmột

taylênthànhghế,mộttayđưalêncốgắnglaunướcmắtchoTườngVi.Nhưnganhcànglàmđiềuđó,côcàngkhócnhiềuhơn.Nướcmắtcủasáu

nămchờđợi,sáunămkiêntrì,sáunămsitình…-Anhcóthểnóiđiềuđótrướcmặtemdễdàngvậysao?Khianhchưakết

hôn,emluônnghĩrằngmìnhsẽcócơhộiđểchungsốngvớianhdướimộtmáinhà.EmđãchuyểnhẳnraBắcsốngcũngchỉvìanh.Emđãnghĩgặpđược anh là điềumaymắn nhất của em. Rồi anh lấy vợ, anh nói anh sẽkhôngtớichỗemnữa.Anhkhôngyêuvợmìnhnhưngsẽkhôngphảnbộivợ.Lúc ấy em đã rất tuyệt vọng. Em đãmuốn quay lại SàiGòn của em, thếnhưng…thếnhưngsauđóanhlạidộivàolòngemmộthivọngkhác.Emlạimạnhmẽtinrằngemsẽđượcởbênanh.Đếngiờemvẫncứtinlànhưvậy…

Đạinhìncô,anhbiếtdùmìnhcónóigìvớicôlúcnàythìcũngchỉcànglàmchocôcảmthấyđauđớnvàgiốngnhưđượcthươnghạimàthôi.

-Tráitimanh…tráitimanhnólàmbằnggìvậy?Anhchoemmộtngăncủatráitimanhư,emchỉcảmthấymìnhnhưđượcbanphátvậy,màlạilàđượcbanphátmộtcănphòngbằngbăng.Sáunămemchờđợianh,emchưabaogiờngừngnuôihivọngrằngchúngtasẽđượcởbênnhau.

TườngVi ômmặt khóc.Những lời cuối cùng của cômang đầy sự bẽbàngvàchuachátkhiếnĐạiđịnhômcôdỗdànhcũngphảisuynghĩlại.Cólẽanhnênimlặnglàhơn.Nhữngtổnthươngvềtinhthầndoanhgâyrachocôkhôngthểbùđắpbằngmộtcáiômđược.Giánhưtrướcđâyanhđừngquáđatình,cólẽgiờđâyanhđãkhôngphảinhìnthấynhữnggiọtnướcmắtnày.Trướcđây,anhchưatừngchorằngnhữngngườicongáiquanhmìnhđốivớimìnhthậtlòng,vàđiềuđóđãđượcchứngminhkhianhlâmvàohoàncảnhsa sút.Duy chỉ cóTườngVi là không giống như thế.Anh cảm thấy giậnmình,giánhưbảnthânanhkhôngquácốchấptrongtìnhyêuthìcólẽanhsớmmởlòngđượcvớicô,sớmchấpnhậncôbướcvàođờimình.

Đạithởdài,đứngthẳngdậykhẽnói:-Lúcnàoembìnhtĩnhlạichúngtasẽnóichuyện.Anhphảivềđây.Em

ngủsớmđi.Nhưnganhvừaquayngười,địnhbướcđithìđãbịTườngViômlấytừ

phíasau.Côdụimặtvàotấmlưngrắnchắccủaanh,nóiyếuớtnhưvannài:-Anhđừngđi.Emxinanhđừngđi.

Đạingẩngđầunhìnlêntrầnnhà,cốgắnggiữchomìnhkhôngyếulòngmàchấpnhậnyêucầucủacô.Anhgiữlấyhaitaycôđáp:

-Chúngtađãđiquáxarồi.Nêndừnglạithôi.-Emkhôngcầndanhphậngìcả,xinanhchoemđượcởbênanh.Emchỉ

cầnđượcởbênanh–TườngVithấyanhđịnhkéotaymìnhrathìcàngômchặthơn,kiênquyếtnói.

-Anhkhôngmuốnphiêu lưunữa.Emcòn trẻ,đừngvì anhmàvùi lấptuổithanhxuâncủamình.

-Emkhôngcầnaihết.Emchỉcầnanh.-Nhưnganhthìđãmệtmỏirồi,anhmuốnởbêncôấy,chỉvậythôi.ĐạimạnhmẽgạttayTườngVira.Côsụpxuốngsànnhànhưkhôngcòn

sứclực.Đạiđaulòngnhưngvẫnkiênquyếtkhôngngoảnhlại,bướcracửa.TườngVithấyanhtoanbướcđithìlạiômlấychânanh,đauđớnvannài:

-Anhkhôngyêuemcũngđược.Anhkhôngởbênemnữacũngđược.Emkhôngcầnnữa.Emcũngkhôngmuốnlấyai.Emchỉcầnanhchoemxinmộtđứaconthôi.Hãychoemmộtđứaconcủaanh,rồiemsẽvàolạiSàiGòn,sẽvĩnhviễnrờikhỏicuộcsốngcủaanh.Choemmộtđứaconcủaanhđi.

Đạicảmthấyrệurãđến tộtcùng.Anhquaylại,cúixuống,hai tay túmchặtlấyhaivaicủaTườngVi,đỡthânhìnhmềmoặtcủacôngồithẳngdậy,sauđóquátlên:

-Emcóbịđiênkhôngvậy?Tỉnhlạiđi.Emmuốncóconcủatôiư?Emnghĩtôilàcongàtrốngsao?Tôilàngười,tôikhôngphảisúcsinh,tôilàkẻchẳngragìnhưngcũngcósựtựtôncủatôi.Emnghĩnếuemcóconcủatôirồi,tôisẽchoemrờikhỏicáithànhphốnày,rờikhỏitôisao?Emlàtrikỷcủatôi,nhưngemcóthậtsựhiểutôikhôngvậy?

-Emnhấtđịnhsẽkhônglàmphiềncuộcsốngcủaanh–TườngVinhănnhókhibịanhsiếtchặtvai,nhưngvẫnnóinhưmêsảng.

Đạinhìngươngmặtđờđẫncủacô,khôngnhịnđượcômcôvàolòng,gằngiọng:

-Emnghechorõđây,mẹcủacáccontôi,chỉcóthểlàcôấy.Tôicóthểbịtrảgiávìcáchđốixửvớiemngàyhômnay,nhưngtôithànhậnlấyhậuquảchứhoàn toànkhôngmuốn thấycôấyvàem,haynhữngđứa trẻphảichịuđaukhổ.

Đạikhôngnói thêmgìnữa.AnhômTườngVi,đặt cô lêngiường,kéochănbôngđắpchocô,sauđótắtđiệnvàrờikhỏiphòng.Trongcănphòngnhỏgọngàng,ánhđènngủlelóihắtlênthânhìnhcuộntròntrongchăn,đôilúclạivanglêntiếngnấcnhènhẹnhưbịđèlạicủaTườngVi.

CHƯƠNG94KẾHOẠCHBÍMẬT

“AnhĐạiEmxin lỗivì rađimàkhôngbáo trướcchoanhmột lờinào.Có lẽđối

mặtvớianhthựcsựlàmộtđiềuvôcùngkhókhănvớiemlúcnày,vìthếemphảiđiđâuđóđểbìnhtâmlại.CóthểlàMôngCổ,cũngcóthểlàAiCập,hoặcxahơnnữa,tớitậnNamMỹ,…đólànhữngnơitừlâuemvẫnmuốnđến nhưng lại cố trì hoãn khi khôngmuốn xa anh.Bây giờ thì em có đủquyếttâmđểlàmnhữngđiềuđórồi.

Em đã suy nghĩ thật kỹ về những chuyện của chúng ta và em nhận ramìnhthậtngungốcnếunhưcứđểtráitimdẫndắtlýtrínhưtrướcđây.Emđãquásimêvàotròchơitìnhyêucủachúngtamàbỏquarấtnhiềuthứ,rấtnhiềucơhộicủacuộcđờiem.Embiếtrồiemsẽcònnhớanhrấtnhiều,vàcònmấtnhiềuthờigianhơnđểchấpnhậnmộtngườiđànôngkhác,nhưngđiềuđókhôngcónghĩalàemsẽgụcngãnếukhôngcóanh.Emvẫnluônlàmộtngườimạnhmẽ!Cảmơnanhvìđãgiúpemnhậnrađiềuđó.

Emxintrảlạichoanhngăntráitimmàanhđãdànhchoem.Emkhôngcònlýdogìđểtiếptụcchiếmhữunónữa.Nếuemcứcốchấpgiữkhưkhưlấynó,thìtráitimanhmãimãichỉlàmộttráitimbịtànkhuyết.

Một trái timbị tànkhuyếtsẽkhôngbaogiờyêuthươngtrọnvẹnngườikhácđược,cũngsẽkhôngbaogiờnhậnđượcđủđầyyêu thương từngườikhác.Điều emmuốn nhìn thấy là người đàn ông em yêu phải được hạnhphúc,vàemsẽrấthãnhdiệnnếuanhcóthểlàmchongườimàanhyêuđượchạnhphúc.

Vậynên,từlúcnày,emrađimàkhôngcònvướngbậngìnữa.Cònanhsẽcólạiđượctráitimnguyênvẹncủamình,nguyênvẹnđểyêuthươngvànhậnlạitìnhyêu.

Em luôn tin rằng chúng ta là nhữngngười rất có duyên.Vì thế em tinrằngchúngtasẽvẫngặplạinhau.Lúcấy,hãychoemthấyanhhạnhphúcthếnàotrênconđườnganhđãchọnnhé!

TườngVi”Đạigập lá thư,đứngdậy,đi tớigiásách,kẹpnóvàomộtquyểnalbum

sauđóđitớibêncửasổ,kéorèmcửachonắnghắtvào.Gióxuânlạnhlẽotheođó lùavào,vuốtve trêngươngmặt anh, thổi tungnhững sợi tóc rối,khúckhíchtrêuđùanhữnglànkhóibayratừđầuđiếuthuốcđangcháydởkẹptrêntayanh.Tốinay,khianhtớithămTườngVithìcôđãtrảphòngtrọvàrờiđi.Ngườichủnhàtrọđưachoanhláthưmàcôgửilạikèmtheomộtcáinhìntiếcnuối.Dườngnhưbàchủtrọđãrấthivọngrằnganhvàcônhàvăntrẻnàysẽlàmộtđôi.

Hômnaylàcuốituần,NhưÝđãtớinhàLinhtừsángsớm.HaimẹconAlexđã trở lạiHàNộiđượcmấyngày,vàcảhaiđều rấtbận rộn.Alexđihọc, Linh cũng tới Winter cả ngày. Trụ sở của tập đoàn Greenmark đãchuyểnhoàntoànraHàNộivàđặtngaytạiWinter.Linhđanglàmởđóvớicươngvịbếptrưởnggiốngtrướcđây.Cônhậnramìnhkhônghợpvớivaitròquảnlý,hơnnữanếucôtiếpnhậnmộttrongnhữngvịtríquảnlýquantrọngcủatậpđoànthìbảnthâncôlạikhôngcònthờigianchămlochoAlexnữa.Bây giờ Alex chỉ có cô, cô không muốn con mình phải thiếu thốn tìnhthươngcủamẹ.

SựgượnggạocủaLinhvớianhcũngđãgiảmđichút ít,nhưngcôvẫnkhôngdámmộtmìnhđốimặtvớianhnữa.Côthườngcốgắngkéolũtrẻvàomỗi khi hai người gặp nhau. Đại hiểu và không gượng ép. Bây giờ anhkhôngcònvướngbậnđiềugì,chỉcầnđượcthấycôvànhữngđứatrẻsốngvuivẻ,bìnhyên,nhưvậylàđủrồi.

Đạicúinhìnđồnghồ,đãmuộn,cólẽanhkhôngnênđếnnhàcôvàogiờnàynữa.ĐằngnàoanhcũngđãhẹnsángmaisẽđưahaiđứatớiFairyTailchơi,lầnnàycôcũngsẽđicùnghaiđứatrẻ,vậynênlúcnàyanhchẳngcầnphảivộivãchạytớigặpcôlàmgì.Đạingồivàobànlàmviệc,bắtđầuvạch

kếhoạchđichơingàymai,thỉnhthoảnglạicườimộtmình.Tâmtrạngnàygiốngnhưtrướcđây,khilầnđầutiênanhchínhthứchẹnhòvớicô.

~oOo~

Đạihàilòngđưamắtnhìnphòngkháchbừabộn,ngổnngangvỏkẹo,giấyvẽ,vỏlonnướcngọt.Nhìnvàobếpchỉthấytrongbồnrửabát,bátvàxoongnồichấtcaothànhnúi,khôngbiếtđãđểđótừbaogiờ.Lọhoahéoquắtlạicũngchẳngcóngườiđổđi.Bệbếpgasdínhđầydầumỡthànhcáubẩn.

Đạibướcvàophòngngủcủamình,giũđốngquầnáocũthayrachưagiặtở tronggiỏ, sauđóbắt đầu rải đầynềnnhà, giường, thànhghế,mắc treo.Anhcònnhétnguyênđôitấtbẩncủamìnhvàongănbànvàđứngcườimộtmình.SauđóĐạibướcrangoàiphòngkhách,cấtcaogiọnggọi:

-NhưÝ,conxongchưavậy?-Dạ? –NhưÝ đáp lại từ phòng ngủ củamình bằng giọngmệtmỏi –

Sắp…xongrồi…papa.-Nhớlàkhôngđượcđểsáchvởlẫnlộn,bịnémđilàmệtđấy,chỉxảrác

rathôi.NhưÝkhôngđáplại.Vàiphútsau,Đạiđangngồivắtvẻotrênghếsalon

giữamộtđốngrác,bêncạnhanhlàTuyếtvớibộlôngtrắngmuốt,béoụcịchđanglườinhácnằmngủ.NhưÝbướcra,trênđầuvẫnbuộcchiếckhănmàuhồnggấpchéo,nhìnvôcùngxinhxắn.NhưÝvừabướcrakhỏiphòngđãháhốcmiệng,sauđótòmòđitớitrướcmặtđại,nhìnanhđầyvẻhốihận:

-Papa,chúngtacóhơi…hơiquátaykhông?-Cógìmàquátay?–Đạibậtcười–Conthấycôngphubàybừacủabố

thếnào?-DìLinhchắcsẽtứcđiênlênmất.Tuầnnàocũngthếnày…–NhưÝrụt

cổnhìnraphíacửa,sợsệtnói–Dìgiậnlênsẽrấtkinhkhủng,đếnpapacònsợcơmà.

-VậyconcómuốnvềởcùngdìLinhvàAlexkhông?–Đại trừngmắtnhìncôcongái.

-Chẳngphảipapacònmonghơnconsao?–NhưÝbĩumôi,nóigiọngnhưmộtbàcụnon.

-Chúng taphải thậtbừabộn,như thếdìLinhmới thương tìnhmàcho

chúngtavềởchungchứ–Đạinháymắtnhìnconbé–Đượcrồi,nếudìLinhcóhỏichúngtaăngì,conpảinhớnóilàănmìgóiđấy.

-Chứkhôngphảingàynàocũngđiănnhàhàngsao?-Nhưngchúngtaphảigiảnghèogiảkhổmộtchút,nếukhôngdìLinhsẽ

khôngthươngđâu.ConcũngmuốnănđồăndìLinhnấucòngì?ConkhôngmuốnsángsángđixeđạpquanhbờHồvớiAlexà?

-Cóchứ–NhưÝlậptứcgậtđầu.-Ok,lady,vậythìchúngtanhấtđịnhphảilàmchothậttốt.Phảibàybừa

thật…hăng,thậthoànhtráng.Càngbừabộncàngtốt.ĐếnlúcdìLinhkhôngchịunổinữathìchúngtasẽnàinỉdìLinhchochúngtavềởcùng.

-Thôiđược…–NhưÝlấytaychốngnạnh,hunghăngnhìnanh,trợnmắtđedọa–Nhưngmàpapaphảimuachoconcáimáytínhbảng,nếukhông,hừhừ,consẽmáchdìLinhlàpapaxúiconbàybừa.ĐếnlúcđóxemdìLinhsẽxửlýpapathếnào.

-Conđedọapapaư?–Đạitrừngmắt–Concóphảilàconcủabốkhôngvậy?Dámbánđứngbố?Lạiđây,đểbốchoconbiếtthếnàolàlễđộ.

NóirồiĐạinhổmphắtdậy,túmlấyNhưÝ,đặtconbélênđùivàbắtđầucùvàonáchkhiếnchobécườirélênkhôngngừng.

-A…papa,conđầuhàng…haha…haha,thachoconđi…-Còndámuyhiếppapanữakhông?-Papamàcòncùconnữa,nhấtđịnhconsẽméchdì…Haha…thôi,con

chừarồi…conchừa…ôi…Đúnglúcnày,cảhaibốconnghethấytiếngchuôngcửa.Đạilậptứcthả

NhưÝra,sauđónóivớiconbé:-DìLinhtớirồi,connhớnhữnggìpapadặnchưa?-Connhớrồimà–NhưÝgậtgùravẻbíhiểm.-Ngoan lắm.Vậypapavàophòngngủđây–Đạinói sauđó lập tứcđi

nhanhvềphòngngủcủamình.NhưÝthấybốkhépcửaphònglạirồimớitụtxuốngđất,xỏchânvàođôi

dépbôngđitrongnhà,sauđólontonchạyramởcửa.-Conchàodì–VừathấyLinhvàAlexđứngsaucánhcửa,conbéđãvui

vẻcấttiếngchào.-Conănsángchưa?Bốconvẫnchưadậyđượcà?–Linhlolắnghỏi.

-Dạchưadìạ–NhưÝphụngphịunói–Hômquabốconvềtớinhàlàkêumệt,muốnđinằm,đếngiờchưadậynữa.Chắcbốconốmrồi.

-Ừ…dìcómangbánhmìđếnđây,haichịemănđi.Đểdìxembốconốmthếnào?

Linhgậtđầu cườivàbướcvàonhà.Vừanhìnquangcảnh trongphòngkháchvàcănbếp,nụcườitrênmôicôđãchợttắt.Mặtcôtốiđenlại,khôngtìmthấychútánhsángnàonữa.

-A…–Alexvừatháogiàycũngphảigiậtmìnhthốtlên–Chịvàpapalạichơibóngtrongnhàsao?

-Không…là tại…Tuyếtđấy…–NhưÝ rón rénđưamắtvềphíaconchó,tìmcáchđổvấytộichonó–Chắcnóđóiquánênlụctìmđồăn.

Tuyếtđangnằmtrênghế,mặckệmọingườiđổdồnánhmắtnhìnnó,nóvẫnchỉvẫyđuôimộtcáchlườinhác,giốngnhưnóirằngtađâyđãđóinênkhôngthểtungtăngchạynhảyđượcnữa.

-Tuầnnàocũngthếnày,thậtkhôngthểchịunổi–Linhcảmthấykhôngthởnổitrongcáicănphòngkhôngkhácgìbãirácnàynữa.

Côđi lại phíabàn, gạt bỏ tất cảđốngvỏkẹo, vỏ lonxuống sàn,mangđốngcốcthủytinhbẩnvàobếp.Vừathấyđốngbátđĩangậptrongbồnrửabát,Linhđãmuốnngấtxỉutạichỗ.Thùngrácdướichânđầyứnhữngvỏmìănliền.CôquayranhìnNhưÝ,mặttốisầm,nghiêmkhắchỏi:

-NhưÝ,mấyngàynayconăngì?-Dạ,mìgóiạ–NhưÝsợsệtnhìncô.-Cáigì?–Linh trừngmắtnhìnvềphíacửaphòngngủđangkhépchặt

củaĐại,muốnlậptứcđạpcửaxôngvàohỏitộianh.Nhưngnghĩtớiviệcanhđangốm,Linhnhìnhaiđứatrẻ,dịugiọng:-Cácconlấybánhmìvàpateraănđi.Ănxongxuốngsânchungcưchơi

đểdìdọnnhà.Dọnxongdìsẽđưahaiđứađisiêuthị.Haiđứatrẻnháymắtnhìnnhau,sauđóbắtđầulấyđồraăn.Linhnhắm

mắtđeocáitạpdềhôihámvàmốcmeovào,sauđóbắtđầudọndẹp.Nếu đây là lần đầu tiên thì Linh cũng chẳng đến nỗi giận dữ như thế.

Nhưngthựctế,trongvòngbathángkểtừsaukhihaibốcondọntớichungcư cho thuê này, cô tới thăm hai bố con bảy lần thì cả bảy lần đều phảichứngkiếncảnhbừabộn,bẩnthỉukhôngthểtảnổi.Cáchănởluộmthuộm

củangườiđànôngkhôngvợvàcôcongáitámtuổikhiếnLinhlầnnàocũngtứcmuốnhộcmáu.Vàlầnnàocôcũngcặmcụidọndẹp,lauchùichođếnkhimọithứnhưlaunhưlymớivừaý.

Dọnbếpxong,côdọntớiphòngkhách,rồitớiphòngNhưÝ.Haibốconnhànàydườngnhưchỉcó thóiquenbàybừachứkhôngcó thóiquendọndẹpnênởđâucũngthấyrác.QuầnáocủaNhưÝchậtđầymộtcáitủcon,vậymàlúcnàychỉcònnonnửa,giànửađangnằmchồngchấttrongchiếcgiởđựngquầnáobẩnởgócnhà.Côdọndẹpsauđóômđốngquầnáobẩntốnghếtvàomáygiặt.Saukhiphòngkháchvànhàbếpgọngàngsángbừnglêntrongánhnắngcuốixuânấmáp,LinhmớimởcửabướcvàophòngĐại.

Vừanhìnvàocănphòngsángmờmờ,côkhôngnhịnđượcmà thét lêngiậndữ:

-Thậtlàtứcchếtmất.

CHƯƠNG95CẦUHÔN

Linhbướcvàophòng,cố tránhđểkhôngdẫmlênquầnáorơi lả tảđầytrênsàn,tớicạnhgiườngcủaĐại.Anhtrùmchănkínđầu,côkéora,sờmộttay lên tránanh, thấyanhhoàn toànkhônggiốngđangbịốm thìcàngnổiđiênlên.Côlậptứctátnhẹhaicáilênmáanh,gằngiọng:

-Đồlườinhác,dậychoem.Đạikhónhọcmởmắt,giảvờngáingủmộtchút,sauđócấtgiọngkinh

ngạc:-A...emtớikhinàovậy?Mấygiờrồi?Mấyhômnayanhmệtquá,không

ngờngủkhôngbiếtgìnữa.-Anhdậymàxemanhlàmgìvớicănnhànàyđi.Khôngthèmdọndẹp,

bát không rửa, quần áokhônggiặt, đến con cái ăngì uốnggì cũng chẳngthèmquantâm.Ngàytrướcanhđâucósốngbừabộnthếnày.Nếuđãkhôngtựchămsócmìnhđượcthìđừngraởriêngnữa–Linhkéorèmcửasangmộtbênchoánh sángchiếuvào, sauđómởbungcửa sổđểcáimùinướchoangàongạtlẫnvớimùihôicủaquầnáotảnbớtrangoài.

-Anhmệtlắm,choanhngủthêmchútđi–Đạilườinháccuộnchănlại,vẫnkhôngcóýđịnhrờigiường.

-Anh thuêngườigiúpviệcđi,hoặc lấyvợđi, thếnàocũngđược.Nếukhông tôi sẽ tựmangNhưÝvề nuôi đấy, cho anh thích sống thế nào thìsống–Linhquaylại,chốngnạnhnhìnanh,sauđótiếptụckéochănrakhỏingườiĐại.

-A,lạnhquá!–ĐạirênlênmộttiếngkhiLinhkéobậtcáichănra.

Linhtrợntrừngmắt,gươngmặthơiđỏlên, thìraĐạiđingủmàkhôngmặcgìngoàimộtchiếcquầncon.

-Emmuốnănthịtanhthìcũngđâucầnphảimạnhmẽnhưthế.Emchỉcầnnóimộtcâulàanhtựchínrồidânglêntậnmiệngemcơmà–Đạicàunhàunói,lạigiậtcáichănquấnvàongười,mặtđỏtíaliagiốngnhưcongáimớilớnlầnđầubịngườikhácgiớinắmtayvậy.

-Anh...–Linhgiậntớicứnghọng.-Đượcrồi.Anhbiếtemcóuycủamộtbàvợlắm.Nhưngemthấyđấy,

anhgàtrốngnuôiconthếnàylàmsaocóthểchămlochutoànmọithứđược.Vừalođilàm,lạiphảiđưađónconđihọc,rồilochonóbữatốinữa...

-Vậythìanhlấyvợđi.Tôithấycónhiềucôgáimuốnnângkhănsửavíchoanh lắmđấy–Linhcaucóđáp,khôngngừngnhặtnhạnhquầnáo rơitrênsànnhétvàogiỏ.

Đạimỉmcườinhìncôđanglúihúidọnphòng,nhưngthấycônhìnmìnhthìanhlạinhănnhó,tiếptụcthanthở:

-Ainào?Làmgìcóai?Emđừngcósuybụngtarabụngngười.-Anhnóicáigì?–Linhtrợnmắt–Ainóitôimuốnlàmvợanh?-Ừ,ainóinhỉ?Anhkhôngnói.Làemtựnóiđấythôi–Đạigiảnguđáp.Nhưnganhchưakịpcườithìđãăntrọnmộtđốngquầnáobẩncủamình

vàomặt.Rõ ràng anhđã chọc choLinh tức đến nỗimuốnđộng tay độngchânrồi.

-Cútrakhỏigiườngđểtôicòndọn–Linhhétlên.-Sao,giậnanhà?–Đạinhìncôcườimộtcáchxấuxavànhamhiểm.-Anhcúthaytôicút?–Linhtrừngmắthỏilại.-Được,được,anh rangoài làđượcchứgì,nhưngemphải lấyquầnáo

choanhđã,lạnhchếtđiđược.Linhgiậndữnhìnanh,sauđócũngmởtủ,lấyramộtbộquầnáothểthao

choĐại.-Đây.Đánhrăngrửamặtrồixuốngdướisânkhuchungcưtrôngconđi.-Rõ,bàxã.LinhquaymặtđitrongkhiĐạivuivẻmặcquầnáo.Côlạibànlàmviệc

củaanh,lôimấyđôitấtnhétởtrongngănbànra,nhănmũivấtchúngvàogiỏ.Cònđanghíhoáydọnđốnggiấytờbừabộntrênbàn,độtnhiêncôthấy

mộtcáibóngtrùmlênmình,sauđómộtcánhtaytừphíasauvươntớiômlấycôvàmạnhmẽnhấccôlên,đặtcônằmlêngiường.

-A...anh...Linhkinhhãihétlên,nhưnglậptứctiếngcủacôđãtắtngúmvìđôimôi

củaĐạiđãkhóachặtlấymôicô.Linhvùngvẫy,nhưnglạibịsứcnặngcủacơthểanhđètớinỗikhôngcựaquậyđượcmộtchútnào.MộtnụhôntáotợnvàmạnhmẽkhiếnLinhkhôngtàinàothởnổi.Chođếnkhimặtcôchuyểntừđỏsangtrắngrồianhmớichịubuôngthachođôimôicô.Linhthamlamhítvàomộtngụmkhôngkhí,sauđótrừngmắtnhìnanh:

-Anhmuốnchếtsao?-Ừ...–Đạihoàntoànkhôngtỏrasợhãichútnào,câunàyanhđãnghe

quentairồi.-Anh...-Làmvợanhnhé!–Đạinhìnvàođôimắtgiậndữcủacô,độtnhiêncười

vàđềnghị.-Đừngcóđùa,mauxuốngtìmbọntrẻđi.-Emlạilảngtránhvấnđềrồi–Đạilắcđầu,dứtkhoátkhôngmuốnbuông

thacô–Anhthựcsựnghiêmtúcmuốncướiemđấy.-Khôngmuốn–Linhđápkhôngdodự.-Tạisao?–Đạinhìncônghihoặc.-Khôngmuốnlàkhôngmuốn–LinhđẩyĐạirakhỏingườimình.Đangđịnhchồmdậy,côlạilậptứcbịanhdùngthânthểmìnhđèxuống

mộtlầnnữa.-Hômnayemkhôngđồngýthìđừnghòngthoátkhỏianh.-Anhđịnhlàmgìchứ?-Anhchỉmuốnnóilờicầuhônem–Đạinhìnvàomắtcô,thànhthựcnói.-Vậythìcâutrảlờianhcũngcórồicòngì.-Anhmuốnngheemnói:“Emđồngý”.-Nằmmơđi.-Được,vậychúngtatiếptục.Đại cúixuốngđịnhhôncônhưngLinhđã lập tứcnghiêngđầu,đểanh

hôntrượtlêncổmình.Đạikhôngbậntâm,anhđưamôihônlêntaicô,sauđócắnnhẹvàodáitaicômộtcái,cấtgiọngthìthào:

-Anhsẽlàmchotớikhiemnóiđồngýthìthôi.Linhrùngmìnhkhianhbắtđầuluồntayvàoáocô.Côgiãylên,hétlớn:-Đồvôlại,buôngramau...-Sáunămtrước, làanhkémcỏi,khôngđủsứcđểbaobọcchoem,vai

anhkhôngđủchắcđểchoemdựavào,tayanhkhôngđủvữngđểgiữemởlại.Anhđãmột lầnngungốcđểmấtem,đó làđiều làmanhhốihậnnhấttrongsáunămqua,nhưnglầnnàythìkhông.Anhnhấtđịnhphảicướiđượcem.Linh,emphảilàmvợanh!

-Không... anh... –Linh rùngmình khi bàn tay lạnh như băng của anhchạmvàodathịtmình.Côcongngườicốđẩyanhra,nhưngĐạihoàntoànkhôngcóýnhượngbộ–Đếngiờanhvẫncònđổlỗitạitôi,anhtưởnglàtôimuốnnhư thế lắmsao?Tôi trở thànhngườiphảnbộianh trongmắtngườinhàanh,trongmắtbạnbètôi,anhtưởngtôidễchịulắmsao?Đồngungốcnày,anhnóianhyêutôi,anhmuốncướitôi,nhưngđếngiờanhvẫnkhôngchịunhậnlỗivềmình.Anhcóđángđểtôitintưởngkhông?

Tiếnghét giậndữ củaLinh chuyển thành tiếngkhócbất lựckhiếnĐạigiậtmình,lậptứcđìnhchỉmọiđộngtác.Anhkinhngạcnhìncô,mãikhôngnóithànhlời.Đạirúttayrakhỏingườicô,đưahaitayômlấymặtcô,đểcônhìnthẳngvàomình,khiếpsợhỏi:

-Emkhócư?Anhxinlỗi,anhđanglàmgìthếnày?Anh...-Anhtưởngrằngsáunămquatôisốngthoảimáilắmsao?Đếnngủtôi

cũngkhôngthểquêncáicáchtôibịanhđẩyrakhỏicuộcsốngcủaanh.Rõrànglàanhsai,vậymàanhcònđổlỗitạitôi,rằngtôithaylòngđổidạ,tôithích trèocao, tôihamgiàukhinhnghèo...Anhcóbaogiờnghĩnhững lờicủaanhlàmtôithươngtâmtớimứcnàokhông?

-Linh,emnóigìvậy?Anhchưatừngnóinhưthế!–Đạibốirốingồidậygiảithích,còncốômcôvàolòngvỗvề.

-Nhưnganhđãnghĩnhưthế.Trongmắtanhtrànđầysựkhinhghéttôi–Côcốđẩyanhra,càngkhóctohơn–TôivìkhôngmuốnđứaconcủaanhbịchốibỏgiốngnhưNhưÝnênmớiquyếtđịnhrờikhỏianh,tôitácthànhchoanhvàchịta,vậymàcuốicùnganhvẫnnghĩtôinhưvậy...

-Emnóisao?EmbiếtHuyềnmangthai,vìthếmớiquyếtđịnhrờikhỏianhư?

-KhiHuyềngặpriêngtôivànóivớitôivềcáithaiđó,tôiđãvôcùngđaukhổ.Tôikhôngnghĩrằngsốphậncủatôilạibạcbẽotớimứcấy.Nhưngtôicólựachọnnàokhácsao?TôikhôngmuốnnhưchịLệ,chỉbiếtimlặngngồiimchờnghequyếtđịnhcủangườikhác.Cuộcđờicủatôisẽdotôitựquyếtđịnh.

-Anhxinlỗi.Anhxinlỗi,Linh.Anhsairồi.Anhthựcsựsairồi–MặcchoLinhgiãygiụa,Đạikiênquyếtômcôvàolòng,miệngkhôngngừnglẩmbẩm–AnhđãthấyemômCườngkhócvàanhđãnghĩrằngemđếnvớianhchỉ vì thương hại anh. Anh đã quá ngu ngốc khi không tìm hiểu rõ mọichuyệnrồi.

LinhcàngkhóctohơnkhiếnĐạicàngbốirối,khôngbiếtphảilàmgìvànói gì để giúp cô nguôi ngoai.Rõ ràng trong sáu nămqua, cô đã luônđểtronglòngnhữngsuynghĩđầyấmứcnày,vậymàanhlạichẳnghềhaybiết.Anhvẫncứkiêucăngchorằngmìnhluônhànhđộngđúng,chưatừngcólỗivớicô,nhưngxemraanhđãquángungốckhitinvàođiềuđórồi.

Đạithầmthởphàotronglòng.Khúcmắccuốicùngtronglònghaingườicũngđãđượcgiảikhai.Tấmchắnvôhìnhnàyđượcgỡbỏcũngđồngnghĩavớiviệcanhsẽdễdàngbướcvàocuộcđờicôhơn.

-Cướianhnhé!Đểanhđượcbùđắpchoem.Chúngtavìhiểulầmmàđãđánhmấtnhau trongmộtquãng thờigianquádài rồi–Đếnkhicôngừngkhóc,Đạimớivụngvềnângcôdậy,nhìnthẳngvàomắtcôđềnghị.

-Tạisaoanhnhấtđịnhcứmuốnkếthôn?–Linhcaumàyhỏi.-Alexcầncóbố,NhưÝcũngrấtmuốncómẹ.Chúngtaởbênnhausẽdễ

dàngchămsóchaiđứatrẻhơn.Đạisuynghĩmộtchútrồiđáp.Anhchorằngbọntrẻvẫnlàđiểmyếunhất

củaLinh,chỉcầnanhlấychúngralàmlýdothìnhấtđịnhcôsẽkhôngthểchốitừ.Nhưng...

-VậythìanhđilấymộtngườiđànbàkháclàNhưÝsẽcómẹrồi.CònAlex,nókhôngnhấtđịnhcầnmộtngườibốtớimứcấyđâu–Linhđẩyanhra,sauđóđứngbậtdậyđáp.

Đạikìquáitrướctháiđộthayđổiđộtngộtcủacô,khônghiểutạisaovừarồicôcònnhưconmèonhỏnằmngoanngoãntrongngựcanh,đếnbâygiờlạithànhranhưthếnày?

-Nhưngchúngtaởvớinhaunhấtđịnhsẽlàmbọntrẻvuivẻhơn–Đạingâyngôgiảithích.

-Quênđi–Linhđivềphíagiỏquầnáo,nhấcchúnglên,trướckhibướcrakhỏicửathìnhìnanhnhắcnhở–Trongkhiemphơiđồvàdọndẹpcảcáinhànàythìanhnênxuốngtrôngbọntrẻđi.

Rồicứthếcôđirakhỏiphòng,đểmặcĐạingồingâyranhưphỗng,mặtngơngácvẫncònđangtựhỏitạisaomọihiểulầmđãđượcgỡrồimàtháiđộcủacôdườngnhưcònlạnhlùnghơnbanđầu.

Linhbướctớibênmáygiặt,gươngmặtlạnhlùnghoàntoànbiếnmất,mộtnụcườinởnhẹtrênmôi.Rồicôlạicaumày,dậmchânmộtcái,thởdàirồinóithầm:

-Đồngốc!

CHƯƠNG96MẢNHGHÉPCUỐICÙNG

-A,papađicôngtácvềrồi–Alexchạyramởcửasauđóhétlênvuivẻ.Đạicúiđầu,vươntayxoalênmáitóctơcủathằngnhóc,mỉmcườihỏi:-Haichịemởnhàngoanchứ?Cónhớbốkhông?-Connhớbốnhất–Alexgậtđầucườitoetoét,sauđónókhệnệkéolê

cáivalicủaĐạivàonhà.-Papacónhớmuaquàchoconkhôngvậy?–NhưÝđangngồihọcbàiở

bànngoài,ngoảnhcổlạihỏi.-Haichịemcóđủcả–Đạicười–Mẹđâu?-Mẹđinghỉrồi–Alexnhanhnhảuđáp.-Mẹmệtsao?–Đạingạcnhiênhỏi,bìnhthườnggiờnàyLinhchưabao

giờđingủ.-Vâng...papađi tắmđi,condọncơmcho–NhưÝrờikhỏighế,ravẻ

ngườilớnnói.-Họcbàiđi,cơmnướcchútnữabốsẽtựlấyrađược.Bốxemmẹthếnào.Đạinóivớihaiđứatrẻrồiđivềphíaphòngngủ.Cuốicùng,vìkhôngthểchịuđựngđượccảnhcuốituầnlạiphảisangdọn

dẹp cho bố conĐại, thươngNhưÝkhôngđược chăm sóc cẩn thận,Linhđồngýchohaibốcondọnvềởchungvớihaimẹconcô.Dùvậy,mặcchoĐạinănnỉthếnào,cônhấtđịnhkhôngchịuđiđăngkýkếthônvớianh,chỉmuốn hai người sống theo kiểu góp gạo thổi cơm chung, cùng có chungnhữngđứaconđểchămsócmàthôi.

Từ lúc chuyển về đây sống chung với haimẹ conLinh,Đại cảm thấy

hạnhphúchẳn.Anhthựcsựđượcsốngtrongmộtgiađìnhmàmìnhtừngmơước.Sángdậyanhđưahaiđứanhócđihọc,đưacôtớichỗlàm.Chiềuanhđón cả bamẹ con về. Cô nấu cơm chiều, anh tắm cho lũ trẻ và chơi vớichúng,rồidạychúnghọc.Gầnđây,vìPhươngĐôngchuẩnbịkhai trươngnênĐạibận rộnhơn, cókhiphải làm tới tậnkhuya,nhưng trong lòng thìkhôngcầnphảilolắngchuyệnconcáiởnhànữa.Côchoanhcócảmgiácantoàncủamộthậuphươngvữngchắc.

Đạibướcvàophòng,Linhđangnằmngủtrêngiường.Anhtháotất,nhétnóvàogiầy,sauđónằmdàixuốngcạnhLinh.Thấycôvẫncóvẻkhôngchịuthứcdậyđónanhtrởvề,Đạiđặtmộttaylêntóccô,vuốtnhữngsợitócởtrênmásangmộtbên,sauđóinlênmácômộtcáihôn.

-Anhvềrồià?–Linhmởmắtra,mệtmỏihỏi–Ăngìchưa?Emcóđểphầnthứcănđấy.Ănđirồichobọntrẻngủnhé!

-Cònsớm.Mìnhtranhthủchútđi...–Anhkéochănchuivàonằmcạnhcô,taybắtđầusờsoạng.

Linhgạttayanhra,khóchịunói:-Emmệtlắm.Đừngđụngvàoem.- Vợ... Anh đi công tác mười ngày, em có biết anh nhớ em thế nào

không?Anhthèmmuốnchếtrồiđây.-Anhtựđi rahayđểemđạpanhxuốnggiường–Lịnh trừngmắtnhìn

anh,dườngnhưcôthựcsựkhóchịukhibịđánhthứcgiữachừngthếnày.-A,thôiđược,nểtìnhemkhôngkhỏenênanhthachoem.Nhưngngày

maiemsẽbiếttayanh–Đạitỏvẻgiậndỗi,sauđócốtìnhhôncômộtcáinữaanhmớichịubướcrangoài.

Haiđứatrẻđangtranhnhauxemphimhoạthìnhtrêntivi,chíchóeđếnnhứccảóc.Đạinghiêmkhắcnhìnhaiđứacon,sauđónói:

-Mẹđangmệt,cácconyênlặnghọcbàirồiđingủsớm.-Dạ...–Haiđứathấyanhtỏranghiêmnghịthìlậptứcngoanngoãnchấp

hành.-Màmẹốmlâuchưa?Cóuốngthuốchaygọibácsĩkhông?Saolúcbố

gọiđiệnvềkhôngđứanàobảobố?-Từhômpapađimẹốmsuốt,ăncáigìlànônracáiđấy.Lúcnàocũng

ômkhưkhưcáinhàvệsinh.BácPhongđếnthăm,cónóiđưamẹđikhám

màmẹbảokhôngcần–Alexnhảyvàolònganhngồi,thậtthàkể.-Sao?Saomẹlạikhôngđi–Đạilolắnghỏi.-Mẹnóimẹkhôngbệnhnênkhôngcầnphảiđi–Alexlắcđầu.-Khôngphảiđâu.Mẹốmthậtmà.BàNgânbảochắcmẹbịốmnghén.

Ốmnghén làgìvậypapa?–NhưÝđangngồihọcbài cũngxemvàocâuchuyệncủahaibốcon.

-Cáigì?–Đạitrợnmắt–BàNgânbảonhưvậythậtsao?-Vâng.HômquabàvàbácKiêncó tới thămmẹ,connghebàbảobác

Kiênnhưthế–NhưÝngâythơgậtđầu.Ốmnghén?Đạicócảmgiácnhưmơ.Anhđãmuốncứsốngthếnày,chiềutheoýcô

thêmmộtthờigiannữa,nhưngkhôngngờtrờilạigiúpanhsớmnhưthế.Nếuchuyệnnàylàthậtthìdùcóphảicưỡngép,anhcũngbắtcôphảikývàođơnđăngkýkếthônbằngđược.ĐạilậptứcđặtAlexđangngồitronglòngmìnhxuốngghế,sauđóchạyxộcvàophòngngủlầnnữa.

-Linh,emcònmệtlắmkhông?–Anhlaycômộtlầnnữa.-Anhphiềnchếtđiđược.Khôngmệtthìemnằmđâyănvạà?–Linhcau

cóđáp.-Em...emcóbầuphảikhông?–Anhcúixuống,dịudàngxoalênmặtcô,

cốgắngkhôngbậtcườitrướcvẻngáingủcủacô.-Hả?Aibảovớianhthế?–Linhmởtrừngmắt,sauđóbốirốihỏilại.-Emđừnggiấuanh.Anhbiếthếtrồi.Emđãđikhámchưa?Đượcmấy

thángrồi?–Đạikhôngnhịnđượchỏiliềnmấycâu.Mặcdùđãlàbốcủahaiđứatrẻ,nhưngchúngđềukhôngphảilàgiọtmáu

củaanh.TínhrathìcáithaitrongbụngLinhmớichínhlàconđầulòngcủaanh.Thếnên làmsaoanhcó thểkhôngvui sướngđếnphátđiênđượckhibiếtmìnhsắpcóconcơchứ?

Linhnhìnanhđangcườingốcnghếchtrướcmặtmình,côlậptứcchặnlạingayýđịnhmuốnnóidốianh.

-Haitháng,emnghĩthế.-Emănkhôngvàosao?Phảicốgắngănchứ,nếukhôngconlàmsaomà

khỏelạiđược.Khôngđược,ngàymaichúngtađiđăngkýkếthônlập tứcmớiđược–Đạiquảquyếtnói.

-Không...Cứthếnàycũngđược.-Emnóingốcgìvậy?Nếukhôngđăngký thì làmsaocó thể làmgiấy

khaisinhchocon?–Đạinghiêmnghịnhìncô–Lầnnàyemphảilàmtheolờianh.Vìcon,chúngtanhấtđịnhphảilàmnhưthế.

-Chỉvìconthôisao?–Linhđưamắtnhìnanhhỏi.-Vậyemcònmuốngìnữa?Emkhôngnghĩtớimìnhthìcũngphảinghĩ

tớiconchứ?–Đạicaumàytỏýkhônghiểu.Linhmímmôi,sauđócôlườinhácnằmxuốnggiường,lạnhnhạtđáp:-Emngủđây.Hômnayanhsangngủvớibọntrẻ.-Em...–Đạitrợnmắtgiậndữ,nhưnganhthừahiểulàbảnthânlúcnày

đangởthếcầmdaobằnglưỡinênkhôngdámđôicocăngthẳngvớicônữa.Anhnghĩchỉcầncóđứaconnày,chỉcầnanhtừtừthuyếtphục,rồisẽcó

lúccôhồitâmchuyểnýmànhậnlờilấyanh

~oOo~

-Ha...ha...–Minhcườilớnmộttrậnsaukhingheônganhtraixảnỗibựctứcra.

Đã hai tuần kể từ sau khi Đại biết tin Linh mang thai, nhưng anh lạikhôngcócáchnàođểbắtngườiphụnữcứngđầuđóđiđăngkýkếthônvớimìnhđược.Anhkhôngthểhiểunổitrongđầucônghĩgìnữa,tạisaocôphảicốchấptớimứcấy?HômnaylàngàyPhươngĐôngtổchứctiệckhaitương,Minhcũngtừđơnvịvềnghỉphépítngày.Cáchđâynửatháng,vợLâmđãsinhhạđượcmộtbégáikhỏemạnh.ĐứabéấylậptứcđượcđặttênlàCátTường.

Lúc này, Minh đang ở trong phòng làm việc của anh trai tại PhươngĐông.Chỉkhôngđầyhai tiếngnữa làbữa tiệckhai trươngđượcmởmàn.Minh ngheĐại kể chuyện của Linh, cuối cùngmới không nhịn đượcmàcườilênmộttràngnhưthế.

-Cógìhayhosaomàchúcười?–Đạicaucónhìncậuemtrai.-Anhthôngminhcảđời,thếmàtrongchuyệntìnhcảmlạinhưkẻngốc

vậy–Minhlắcđầunhìnanh,buôngmộtcâunhậnxétkhôngthươngtiếc.-Anhkểvớichúđểchúbàycáchchoanhđấy,đừngcóởđóxỏxiênnhau

nữa–Đạinghiêmgiọng.

-Anhmuốnkếthônvớicôấylàvìbọntrẻthậtsao?-Chẳnglẽnhưthếlàkhôngđúng?-Khôngđúng.Trămphầntrămlàkhôngđúng–Minhlắcđầu–Cònlýdo

nàonữakhông?Đạisuynghĩmộtchút,sauđóchầmchậmlắcđầu.-Anhkhôngmuốnsốngvớicôấy?-Hỏithừa,ngungốc.Khôngmuốnsốngchungthìanhhỏiýkiếnchúlàm

cáigì?–Đạitứctớixìkhói.-Vậysaoanhkhôngnóilàvìanhmuốnsốngvớicôấy?-Chuyệnhiểnnhiênđómàcũngcầnnóisao?-Hừ...Nếuanh làcôấy,khianhnghemộtngườikhácnói rằnganh ta

muốnkếthônvớimìnhvìnhữngđứaconthìsẽvuihơn,hayvìyêumìnhthìsẽtốthơn?–Minhbĩumôi.

-Ýchúlà...?-Bachữthôi,nóiđượcthìanhsẽcướiđượccôấy.-Cónhấtđịnhphải thếkhông?Ngầnnày tuổirồi,chỉcầnhiểu làđược

mà...–Đạigãiđầu,đúnglàanhchưatừngnóivớicôrằnganhmuốnlấycôvìanhyêucôchứkhôngphảivìbấtkỳlýdonàokhác.

-Nhấtđịnhphải thế...–Minhnhấnmạnh từngchứ–Emchỉgợiý thếthôi,anhlàmđượcđếnđâuthìlàm.Emđitìmhaiđứanhócchơiđây.Chúcmaymắn.

Minh rời khỏi phòng rồi, Đại vẫn còn đang nhăn trán suy nghĩ. Cuốicùng, nhưquyết định trong lòng, anh rời khỏi phòngvà đi về phía phòngtiệc.

~oOo~

-Woah,nhìnpapa thậtđẹp trai–NhưÝxúngxính trongbộváycôngchúamàuhồng,tócthảngangvai,mangnơcàitóccũngmàuhồng,nhìnychangmộtnàngcôngchúanhỏ.Lúcnàynóđangngồitạimộtbàntiệc,ngaybêncạnhlàAlexvàđứaconlớncủaKiên.

Ông Phương, Lâm,Minh, bà Ngân cùng Linh, và gia đình Kiên ngồichungmộtbàn.Lúcnàybữatiệcđãbắtđầu.Đạibậnrộnđitớicácbànnhậnlờichúcmừng.HômnayLinhkhôngmuốntớinhưngcuốicùngvẫnbịĐại

vàhaiđứanhócđiệuđibằngđược.Cômặcmộtbộváyxanhcổtimcóđínhđáở trướcngực, tócbúi cao,vẻđẹpmặnmàcủagáimộtconphô ra trêntừngđườngnét cơ thể.Không ít người đàn ôngđưamắt nhìn về phía cô,cũngcókhôngítngườinhậnrangườiphụnữnàytừngmộtthờirấtnổidanhnày,họlập tức tiến lạichàohỏivà làmquen.Hiệnnay,Linhkhôngchỉ làbếptrưởngcủaWintermàcôcònlàphóchủtịchtậpđoàn,mặcdùngườitakhông biết tới vị trí đó của cô, nhưng danh tiếng trong quá khứ củaLinhcũngquáđủđểkéomộtcơsốngườirờikhỏighếvàtiếntớichàohỏi.PhongvàôngCươngcũngtới,ngồiởmộtbànkhác,lúcnàyhọđangcùngĐạinóichuyệngìđó,xemralàmộtchuyệnrấtvuivẻ.

Bữatiệcdiễnrađượcmộtnửathìtớichươngtrìnhphátbiểukhaitrương.Saukhicáccổđônglớnnhấtcủanhàhànglênnhậnhoavàphátbiểu,Đạilàngườilêntiếngcuốicùng.Anhcầmlấymic,đưamắtnhìnkhắpphòngtiệc,bỏquavô số ánhmắt đangnhìnmình chămchú, anhdừng lại ởmột vócdángmêngườiởphíaxa,ngườimàanhchưa từngrời tầmmắt trongsuốtbữatiệc.Anhhắnggiọngmộtchút,sauđóchậmrãinói:

-Tôi thực sựhạnhphúckhi có thểđưaPhươngĐông trở lại.Sáunămqua,độnglựclớnnhấtđểtôicốgắngcóđượcngàyhômnaychínhlàmộtcâuhứacủa tôingày trước.Khi tôiphá sản,phảibắtđầu lại từvạchxuấtphát,đãcómộtngườicongáiởbêntôi,khôngngừngđộngviênvàcổvũtôi,đểtôicóthểkiêntrìphấnđấutớingàyhômnay.

Cảphòngtiệcồ lênkhingheĐạinói tớiđây.ÔngchủcủaVietfoodvàcôngviệcgiảitríFairyTailchưatừngbộcbạchvềđờitưlầnnào,khôngngờhômnaylạiđượcnghechínhmiệnganhkểvềđờisốngtìnhcảmcủamình.

-Khiấy,tôiđãnóivớicôấymộtcâurằng:“Hômnayanhchỉcóthểmởchoemmộthàngănnhỏ,nhưngnhấtđịnhsaunàyanhsẽchoemlàmbàchủcủamộtnhàhànglớn”.

ĐạiđưamắtnhìnLinh,thấycôcũngđangnhìnmìnhkinhngạc.Anhkhẽmỉmcười,sauđótiếptụcnói:

-Đólàmụcđíchduynhấtđểtôiphấnđấuđếntậnbâygiờ.Hômnay,tôimuốntấtcảcácvịởđâylàmchứngchotôi,tôichỉmuốnnóivớicôấyrằng:Tôithựcsựyêucôấy,trướcđây,hiệntạivàcảsaunàynữa.Dùcóbấtcứchuyệngìxảyra, tôicũngmuốnđượcởbêncôấy,đượccùngchungsống

vớicôấy,đượcchiasẻniềmvui,nỗibuồnvớicôấy.Đạingưnglại,ánhmắtvẫnkhôngrờikhỏiLinh,chỉthấycôbốirốiquay

đi,khôngdámnhìnanh.Đạihítvàomộthơi,sauđómạnhdạnnóiđầydõngdạc:

-Linh,anhyêuem,vìthế,hãylàmvợanhnhé!Khôngbiết tiếngvỗtaybắtđầutừđâu,sauđócảphòngtiệcnhưvỡòa

trongtiếngcổvũcủamọingười.Nhữngngườikhôngbiếtcôthìđưamắttìmngườiphụnữmaymắnkia,cònngườibiếtcôthìđưamắtnhìncôvàhọđềumỉmcười.Linhđỏửngmặt,khôngnghĩĐạilạilàmviệcnàytrướcmặtbaonhiêu người như thế, kể cả báo giới. Trong lúc cô còn đang chần chừ thìMinhđãnháymắtchohaiđứanhóc.Haiđứatrẻnhìnnhaucườikhìkhì,sauđóchúngtụtxuốngghế,mỗiđứanắmlấymộttaycủaLinh,kéocôvềphíaĐại. Linh thốt lên hốt hoảng, nhưng hai đứa nhóc nhất quyết không chịubuôngtayranếukhôngkéocôđiđược.Cuốicùng,trongtiếngvỗtayreohòcủamọingười,LinhcấtbướcđivềphíaĐại.

-Papa,mẹđâyrồi–Alexdõngdạcnóilớn.NhưÝkhôngnóigì,chỉnháymắtvớianh,giốngnhưnhắcnhởanhvề

thỏa thuận ngầmgiữa anh và nó lúc ba bố con thì thào bàn bạc với nhautrướcbữatiệc.

Đạixoađầuhaiđứanhỏ,sauđóđưamắtnhìnthẳngvàocô,mỉmcười.Linhcàngđỏmặt,khôngdámnhìnthẳngvàomắtanh.Đạilấytừtrongtúiramộthộpnhỏmàuđỏ,sauđótrướcánhmắtchứng

kiếncủamọingười,anhchậmrãiquỳmộtchânxuống,mởchiếchộpra,mộtchiếcnhẫnđínhkimcươnglấploángdướiánhđiện.Anhnhìncô,nhắclạimộtlầnnữa.

-Làmmẹcủacácconanhnhé!Đã từngxuấthiện tạinhữngsựkiệnẩm thựchoành trángnhất thếgiới

nhưngchưakhinàoLinhlạithấyrunnhưlầnnày.Cólẽcôrunvìhạnhphúchơnlàvìhồihộp, lolắng.NgaykhiLinhđịnhmởlời thìhaiđứatrẻthìnhlìnhđáp:

-Conđồngý.-Concũngđồngý.Cảphòngtiệccườiồlên.Hainhânvậtchínhcũngcườiđầyngượngngập.

Đạirútchiếcnhẫnra,đeovàotaycô,sauđótrướcsựthúcépcổvũcủamọingười,anhhônnhẹlêntráncômộtnụhônhạnhphúc.

Đêm ấy, trong vòng tay nóng rực của anh, Linh khẽ thì thầm vào taingườiđànôngmàcôyêunhấtmộtcâuthậtkhẽ:“Emđồngý!”.

CHƯƠNG97NHỮNGMẦMSỐNG

Linhhướngnhìndiảnhngườichồngcũ,lặnglẽváibaváirồicắmhươnglên bàn thờ. Xong đâu đấy cô mới quay về bàn uống nước, nơi cả bàPhượng,ĐạivàAlexđangngồi.Cảbađềungẩngđầunhìntheocôchotớitậnkhicôquaytrởlạibànuốngnước.Alexngồitronglòngbànội,nódườngnhưđãkhôngcònchútbàixíchnàovớibànữa.

Vụ bắt cóc Alex đã được giải quyết trong êm đẹp. Sau sự ra đi củaCường,LinhcũngkhôngmuốnGiaHânphảithiếucảsựchămsóccủamẹnữa.HàPhươngđánggiậnnhưngvẫnđángđượcthathứ,cảngườiđànôngbắtcócAlexnữa,khônghiểusaothằngnhóclạirấtcócảmtìnhvớingườiđànôngđó,mộtmựcbênhôngtachằmchặp.Thếlàcuốicùngvụánkhôngđượcđưarakhởitố,hungthủgâyánđếnkhiđượcthảrarồivẫncònbànghoàngkhôngtinnổilàmìnhđượctha.Từsauhômđó,LinhkhônggặplạiHàPhương.

-Vậylàhaiđứasẽkếthôn?BàPhượngrótnướcđưachocảhai,sauđócấtgiọnghỏi.Từsaucáichết

củacontrai,bàgiànuahẳnđi,dángvẻđạomạoquýpháihoàntoànkhôngcònnữa, thay vào đó là ánhmắt buồn rầu và có phầnhơi u uất.Bà cũngkhôngcònhăngháithamgiavàochuyệnthươngtrườngnhưtrướcđâynữamàhoàntoànkhépkíncuộcsốnglại,ngàynàocũngchỉquanhquẩntrongngôinhàhoanglạnhmàcontraibàđãtừngsống.

SausựrađicủaCường,nhữngkhúcmắctronglòngLinhvàbàPhượngcũng được đả thông hoàn toàn. Linh vẫn chưa thể thật sự nhìn nhận bà

Phượngnhưmẹchồngcũcủamình,nhưngcôđãcó thểmỉmcườimàđốidiệnvớibà.CứhaituầnmộtlầncôđềuđưaAlextớichơivớibà,chobàbớtcôquạnh.BàPhượngcũngđãchophépHàPhươnggặpGiaHân,thậmchícònđềnghịcôtớiởvớihaibàcháu,thậmchícòntìmchocômộtcôngviệcyênổnngaytạicôngtycủagiađình.Hômnay,khiĐạiđưahaimẹconLinhtớichơithìHàPhươngđãđưaconđimuasắmtừsớm.

-Chúngcháuđãđịnhngàycướirồi.Cháumongcôcóthểtớidự,chiavuicùngchúngcháu–Đạicười.

-Nhìnconcóbụng,đangmangbầuphảikhông?-BàPhượnggậtđầu,lạinhìnsangLinhhỏi.

Linhgậtđầuđáp:-Vâng.-Thờikỳđầumangthaicầnphảichúýnhiều.Conđãtừngmangthaimột

lầnchắccũngđãcókinhnghiệmrồi.QuầnáosơsinhcủaGiaHâncònrấtnhiều,đểhômnàomẹsắprarồigửichocon.Trẻconmớisinhdacònnon,nênmặcquầnáocũ,vảinómềmhơnquầnáomới.

LốixưnghôcủabàPhượnglàmLinhlúngtúng.Trongsuốtthờigiankhicô và Cườngmới kết hôn, bà Phượng cũng chưa từngmột lần chủ độngxưng“mẹ”gọi“con”vớicônhưthếnày.Khôngđểýtớidángvẻcủacô,bàPhượnglạicúinhìnđứacháutrai,đưatayvuốtcáimáphúngphínhcủanó,cưngnựng:

-GiaBảo,mẹconsắpcóembérồi,haylàconởđâyluônvớibànhé!LinhđưamắtnhìnĐại,chỉthấyanhmỉmcườikhôngnóigì.Alexngước

nhìnbànó,sauđólắcđầu:-Conmuốnởvớiembé.Khókhănlắmconmớiđượclàmanhmà...Linhthởphào,thằngnhócnàycànglớncàngthôngminhvàđốiđápđâu

rađấy.ChưađầymộtthángnữalàAlexsẽvàolớpmột.Thờigiantrôiquathậtnhanh!

TrongkhiĐạiđưahaimẹconLinhtớichơivớibàPhượng,lúcnày,bêngốc cây tường vi nở hoa rực rỡ trong khu vườn của ngôi biệt thự cũ vớinhữngmảngtườngrêu,cóhaingườiđangđứng.Mộtgià,mộttrẻ,cảhaiđềugiốngnhau bởi bộ quânphục trên người, dáng ngồi thẳng tắp và ánhmắtnghiêmtrang.

-Conthậtsựmuốnđi?ÔngPhươnglẳnglặngnhìncontraiútcủamình,cốgắngtìmramộtnét

yếuđuốinàođótrênsắctháigươngmặtcủacon,nhưngcuốicùngôngvẫnchỉthấyvẻkiêncườngtớicốchấpgiốnghệtmìnhnămxưa.Ngàytrước,ôngluônmuốncómộtđứaconnốinghiệpmình,nhưngkhôngngờlạilàđứaútvốnđượcnuôngchiềutừnhỏ,ngangngạnhvàươngbướngnhấttrongnhà.Với tấmbằngkiến trúcsư trong tay,Minhhoàn toàncó thể tìmđượcmộtcông việc ổn định vớimức lương khá khẩm trong thành phố, nhưng cuốicùnganhlạilựachọnlàmlạitừđầuvớinghiệpquânnhân.Vàởđâyanhđãtìmđượclýtưởngphấnđấucủacuộcđờimình.

-Vâng,conđãđăngkývớiBộ tư lệnh rồi.Lầnnghỉphépnàycủaconcũnglàmuốnthôngbáochocảnhàbiết.Nămngàysauconsẽlênđường.

-Khôngđợiquađượcngàygiỗmẹconsao?–ÔngPhươngquayvàotiếptụccắttỉanhữngcànhlásâu,miệnglạihỏi.

-Việccủađoànthể,khôngthểvìmìnhconmàtrìhoãnđược–Minhlắcđầukhôngmộtchútdodự.

-Bốbiết,cũngchỉthuậntiệnhỏinhưvậythôi.SauđóôngPhươnglạithởdàimộthơi:-Concũngbamươituổirồi,giámàconlấytrướckhiđithìtốt.Đilàm

nhiệmvụởngoàiđócũngphảivàinăm,biếtbaogiờmớiđượcvềnhà?-ChịTâm,anhĐạivàanhLâmđềuđãcógiađìnhyênổn,bốcòncócác

cháunữa.Việcriêngcủacon,conxinhứavớibốkhinàotrởlạiđấtliềnnhấtđịnhsẽhoànthành.

Minhcười,nếucóđiềugìcóthểlàmchoanhcảmthấyyênlòngnhấtlúcnày,đó làchứngkiếncôcóđượchạnhphúc trọnvẹn.Bảynăm,kể từ lầnđầutiêngặpcô,hìnhbóngấychưamộtlầnphainhạttrongtâmtríanh.Đólàthứtìnhyêubềnbỉ,daidẳngđếnkhólýgiải,dùkhôngđượcnhìnthấycô,khôngđượcchạmvàocô,khôngđượccônhìnnhậntìnhcảmcủamình,anhvẫncảmthấyấmápmỗilúctronglònghiệnlênhìnhbóngcủacô.NếuanhvẫncònởHàNộinày,vẫnđiquanhữnggócphốanhđãtừngchởcôđiqua,anhsẽvẫncònthấycôtrongnhữnggiấcmơcủamình.TrườngSa,đósẽlànơitruirènlýtưởngcủaanh,sẽlànơigiúpanhbiếntìnhyêucủamìnhthànhmột thứcaocảhơn,bềnvữnghơn, thiêngliênghơn.Đólànơianhsẽđẩy

hìnhbóngcôvàotrongmênhmôngbiểncả,biếnnỗinhớcôthànhnỗinhớquêhương,bếnbờ,giađình,trikỷ...

ÔngPhươngdừng tay,quay lạinhìncon trai, thấyđược trongmắt conmộtýchíkiênđịnhkhônggìcóthểxoaychuyểnnổi.Hìnhảnhnhữngngườiđồngđộicũ,kẻngãxuống,ngườibịthươngnơichiếntrườngkhóilửacứthếvùnvụtquatâmtríông,rồichợtmộtgiọtnướcmắtchảydàitrêngòmágiànua.Ôngnhìncontrai,sauđóđặtmộttaylênbờvaivữngvàng,chắcnịchcủacon,vừagậtđầuvừarunrẩynói,giọngôngtrầmvanggiốngnhưmộtngàyxaxưakhiôngđặttaylênvainhữngngườilínhcủamình:

-Bốtựhàovềcon.Minh không hiểu sao ông khóc, đời lính của anh chẳng phải trải qua

nhữngngàyđấutranhcamgo,giànhgiậttừngmạngsốngấy,nhưngnhữnglờicủaônglàmchoanhcũngrunnhènhẹ.Anhômlấyông,vỗnhẹlênlưngông,khẽnói:

-Concũngrấttựhàovềbố.

~oOo~

Nắngmùathunhènhẹhắttrênconđườngrợpbóngcây,lenlỏiquatầngtầngtántánláxanh, inxuốngmặtđườngnhữngbônghoanắng.Câybằnglăngtrướccổngđãquakhôngbiếtbaonhiêumùathaylá,lúcnàyhoađãtímngợpmộtgócđường.

Trong sânnhà, trên chiếcxíchđu sơnmàu trắng, cómấyđứa trẻđangchơi đùa với nhau. Một thằng nhóc chừng chín tuổi, cao lêu nghêu, gầynhom,mắtđeokínhcậnđangngồivẽ trênxíchđu.Cạnhnó làmột thằngnhóckhác,hơnsautuổi,trắngtrẻo,máphính,môihồng,máitóctơcómàuhơinâuthỉnhthoảngbayphấtphơtheotừngcơngióthổiqua.Thằngnhócnàyđangchơivớikhốirubikđủcácsắcmàu.Ởdướisân,ngồibệttrêngờđácao uốn quanh ngõ,một cô nhóc đang ngồi tếtmột chiếc vòng hoa bằngnhữngbônghoa thủytiênmàuhồngphấn.Tếtxong,côbéđội lênđầurồiquaysanghỏihaiđứatrẻcònlại:

-AnhTin,Alex,xemnày.-Anhlớnrồi,emphảigọianhlàanhTùngchứ–CuTinngàynàomới

chậpchữnghọcđi,khôngngờbâygiờđãvàolớpnăm.

-Chịháihoacủaôngnội,emsẽmáchông–Alexngẩngđầunhìnsauđóbuôngmộtcâu,lạitiếptụcquaytrởlạivớitròchơiyêuthíchcủanó.

-Chơivớicontraithậtchán–NhưÝdậmchânphụngphịu.-Đượcrồi,nếuchịxếpđượcmộtmặtcủakhốirubiknàythìemsẽgiúp

chịtếtmộtcáivònghoađẹphơn–Alexvươntay,chìakhốirubikratrướcmặtchịmình.

NhưÝnhănmặt, rõ ràngđâykhôngphải trò yêu thích củanó.NhưngnghĩtớimấycáivònglàmbằnghoatườngvivàhoabằnglăngvôcùngđẹpmắtmàAlextừnglàmchonóxem,nólạikhôngcưỡnglạiđượclờicámdỗtừlờihứađócủathằngnhóc,lậptứccầmlấykhốirubikvàbắtđầuxoayvặnđiêncuồng.Alexngồinhìnchịgáinóxoaykhốirubikvớitốcđộchóngmặt,mặtnónhìntheocũngđảonhưranglạc.

Lúcnày,trongnhàbếp,cóbangườiphụnữvừanhặtrau,vừatròchuyệnvuivẻ.MộtngườiđangcắmnhữngbônghoacúcvàohailọhoalàchịTâm,congáicảcủagiađình.Mộtngườiphụnữkhácđangnhặttừngcọngraunonvàorổ,đólàYến,vợcủaLâm.CònLinhthìmangtạpdềđứngnấuăn.Bachịemvừalàmviệccủamìnhvừakhôngquêntámchuyệnrômrả.

Mâmcơmcúngđượcmanglên,bangườiđànôngtrongphòngkháchđãănmặcgọngàng,lậptứcđứnglên,đitớibànthờ.HômnaylàngàygiỗcủabàNguyệt,trừMinhđãlênđườngraTrườngSavàchồngTâmđicôngtáckhôngvềkịp,cònlạitấtcảconcháutronggiađìnhđềuquâyquầnđôngđủcả.Lâmđặtmâmcơmcúnglênbànthờ.Đạichâmbanénhương,cắmlênbáthương,sauđóđứngtrởvềđứngbêncạnhvợmình.ÔngPhươngđứngtrêncùng,nhìnvàodiảnhcủavợ,chắptaythìthàonói:

-Hômnaylàngàygiỗcủabà,bốcon,ôngcháuchúngtôicólàmmâmcơmmờibàvề ăn cùnggia đình.Đượcbàphùhộ, nămnaynhàmình cónhiềutinvui.ThằngĐạicuốicùngcũngđãlấyvợrồi,vợnócònđangmangthai, raTết sẽ sinh.ThằngLâmcũngđã có conđầu lòng, tên cháu làCátTường.CáccháuTùng,NhưÝ,GiaBảođềuđãđihọc,rấtngoanngoãn.Chỉcó thằngMinh làkhôngvềđượcngàyhômnay.Connóđã raTrườngSađượcmườingày.Bàhãyphùhộchoconnóđixachâncứngđámềm,sớmngàyhoànthànhnghĩavụvớiđấtnước...

Mộttrậngiónhènhẹlướtqualàmkhóicủanhữngcâyhươngquyệnlại

vớinhau,mangtheohươngthơmdìudịulantỏakhắpcănphòng.Ngoàihiênnhà,haiđứatrẻcủaĐạiđangcùngtranhcãivềđứaemsắp

chàođờicủachúng.-Chịthíchemgái,chịmuốnđặttênlàNguyệtAnh–NhưÝkhởixướng

đầutiên.-Emthíchemtraihơn,nhưthếemsẽcóngườichơighéphìnhvàrubik

cùngrồi.EmsẽđặttênembélàNhậtAnh–Alexlậptứchùatheo.-Không,emgáicơ.Emấycóthểchơibúpbêcùngvớichị–NhưÝgiãy

nảy.-Thôithếnàyđi,chúngtasẽbảobốmẹsinhhaiembé,mộtemgáicho

chị,mộtemtraichoem,thếnào?–Alexthởdàinhưôngcụnonvàlêntiếngquyếtđịnh.

-Hayđấy.Tốtnhấtlàchúngtanêncóhaiembé,nhưvậysẽdễdàngchiađồchơihơn–NhưÝhoàntoànđồngtìnhvớicáchgiảiquyếtcủaemtrai.

NhữnglờicủahaiđứatrẻlọttớitaicủaĐại.ChỉthấyanhkhẽsiếtlấytayLinh.Haingườiđưamắtnhìnnhau,cùngkhẽmỉmcười.Linhchợtcócảmgiáchaiđứatrẻđangtừngngàylớndầnlêntrongbụngcôvừakhẽđộng,nhưmuốnnóirằngchúngthậtsựthíchhaicái tênmàanhchịchúngvừaquyếtđịnhchomình.

Chiềubuôngdần,rơirớtlạitrênbậcthềmnhữngvạtnắngxônghiêng.

-----------HẾT-------------