kim bình mai tập 1

891

Upload: others

Post on 16-Oct-2021

1 views

Category:

Documents


0 download

TRANSCRIPT

KimBìnhMai-TậpI

TiếuTiếuSinh

Ebookmiễnphítại:www.Sachvui.Com

Dịchgiả:PhanVănCác

LờiGiớiThiệu

Bạnđọcđang tiếp xúc với bộ tiểu thuyết trường thiên,mộtpho "kìthư"rấtđặcsắccủanềnvănhọccổđiểnTrungHoa.

Đóthựcsựlà lịchsửcuộcđờiđầytộiácvàsinhgoạtgiađìnhnhơbẩncủaTâyMônKhánh,mộtkẻhãnhtiếnxuấtthântừmộtchủhiệusinhdược,nhưngdonhữngmánhkhóebóclộtvàhànhviácbá,kéobèkéocánh,thônglưngvớiquanlạimộtbướcnhảytótlênđiavịmộtthổhàothânsĩgiàutiềncủa,đầyquyềnthế.Từcáibànđạpđó,ngoilênvinvàoquanhệnghĩaphụnghĩa tửvớiTháiKinh,mộtviênđạithầnhiểnháchởtriềuđìnhlúcbấygiờ,TâyMônKhánhđãtrởthànhĐềhìnhThiênhộởbảnhuyện,thamlamtànác,bẻcongphépnước,ăntiềnhốilộ,hạingườilươngthiện,vàsốngcuộcđờidâmôcựckỳbỉổi.

Quảđãphơibàybộmặtthậtcủaxãhộiđươngthờiquanhữngtrangsách tràn đầy hơi thở hiện thực.Quamối quan hệ chằng chịt củanhânvậtchínhTâyMônKhánhvớimọi lớpngười trongxãhội, tácgiảđãkhắchọachândungsinhđộngcùngtrạngtháitinhthầnmuônvẻcủahàng loạtnhânvật, từnhữngviênhoạnquan làmmưa làmgió trong cung đình ngay bên nách hoàng đế, đến những tên lưumanhduthủduthực,nhữngtaydaobúachuyênnghiệp,nhữngtêncônđồbipbợmlừađảođầyrẫyngoàiphốchợ.Quanhữnghànhviđêtiệnvànhữngmánhkhóetộilỗicủachúng,tácgiảđãvẽlênkhátỉmỉmàkháiquátmộtbứctranhxãhộiđentốitànkhốc,trênthựctếđócũngchínhlàxãhộimàtácgiảđangsống,xãhộiphongkiếnTrungQuốcthờiMinhtừsauChínhĐứcđếngiữaVạnLịchNhânvậtchínhTâyMônKhánh trước hết làmột con quỷ dâmdục hiện hình,mộtmìnhyđãcómộtthêvànămthiếpnhưngcònsẵnsàngcưỡngdâmtừcongáinhàlànhđếnđànbàgóabụa,giếtchồngđoạtvợ,kểcảvợbạn,emdâuycũngkhôngtha.Dâmdụcđiđôivớitànbạolànétbảnchấtxuyênsuốtcuộcđờiychođếnkết thúcbằngcáichếtvìbệnhdâmdục.

BêncạnhTâyMônKhánhlàPhanKimLiênđượcxâydựngnhưmộtnhânvậtđiểnhìnhcủahạngphụnữtàdâm,xảoquyệt.ThôngdâmvớiTâyMônKhánh,thịđãnhẫntâmvàquỷquyệtđầuđộcchồnglà

VõĐại,rồikhichồngđãngấmthuốcchếthẳn"haihàmrăngnghiếnchặtvàonhau,cắncảvàomôichảymáu,taimũivàcảmắtđềuứamáuròngròng" thì thịcùngVươngbà"kéoxácVõĐại rasaunhà,lausạchvếtmáuđộimũđigiàychotửtế,lấykhănphủlênmặtchoVõĐại rồicảhaicùngngồikhóc".Thị lậpbàn thờchồngvớibàivị"VongphuVõĐạilangchilinh",nhưngsẵnsànghúhívớiTâyMônKhánhngaytrướcbànthờấy.

Xoayquanhcácnhânvậtchínhđó,thôithìđủhạngvôlạicặnbãcủaxãhội:

ỨngBáTướcvàTạHiĐạibợđỡnịnhhót,TrươngThắngvàLưuNhịduthủduthực,thằngquýtconsenLaiVượng,ThuCúc,conhátLưuQuếthư,képhềVươngKinh,chođếntháigiám,mônquan,tănglữ,nicô,đạosĩ,bàmối...tấtcảđámngườikísinhtrongxãhộiđôthị.

Trênphươngdiệnxâydựnghìnhtượngnhânvậtcụthể,tácphẩmđãsáng tạokhá thànhcôngmột loạt tínhcáchđiểnhìnhcóxươngcóthịt.

Trên tiến trình văn học của dân tộc TrungHoa, cómột vị trí quantrọng.

ThờiMinh,nhấtlàtừGiaTĩnh(1522-l566),xãhộitươngđốiổnđịnh,kinh tếcóchiềuphát triển, xu thếđô thịhóa tăngdần,đã tạođiềukiện cho sự rađời vàphát triển của thể loại vănhọcmới : trườngthiêntiểuthuyết.Songhànhvớiđiềukiệnxãhộiđólàsựtiếnbộcủakỹ thuật in khắc.Đến thờiVạnLịch (1573-1620)đã xuấthiệnmộtcụcdiệnphồnvinhcủathểloạinàyvớihàngloạttácphẩmngàynaycònđượcbiết.

TiểuthuyếtTrungQuốcthờinàycóthểchialàmbốnloại:

Thứnhất,chiếmsốlượngápđảolàtiểuthuyếtlịchsửdiễnnghĩa,đạithể phỏng theo Tam quốc chí diễn nghĩa, kể chuyện lịch sử bằngngônngữthôngthườngdễhiểu.Cóthểnói,suốttừXuânThuChiếnQuốcđếnMinhsơ,tiểuthuyếtlịchsửdiễnnghĩathờinàyđãphủkíncảchiềudàilịchsửTrungQuốc.

TrongđótiêubiểunhấtlàBắcTốngchí-truyệncủaHùngĐạiMộc.

Nhìnchungloạitiểuthuyết lịchsửdiễnnghĩanàymiêutảtínhcáchnhânvậtcòntươngđốiít,kếtcấukhôngchặt,tìnhtiếtnhiềulúcthiếugắnbó,còncâunệquánhiềuvàosựthậtlịchsử,nghệthuậtcònsơlược,thườngcònnằmtrênranhgiớigiữalịchsửvớivănhọc.

Thứhai,làtiểuthuyếtphongthần,tiêubiểunhấtlàPhongthầndiễnnghĩa.Loạinàyphầnnhiềukểlạinhữngchuyệnlikỳhoangđường,thiếuýnghĩaxãhộisâusắc.

Thứbalàtiểuthuyết"côngán",nổi tiếngnhất làHảiCươngPhongtiênsinhcưquancôngán truyệncủaLíXuânPhương,71hồi,mỗihồi kểmột chuyện với nhân vật xuyên suốt là người thẩm án HảiThụy.Vềthểtàicóthểxemlàtổngtậptiểuthuyếtbútkí,tựanhưtậptruyệnvụán.

Thứtư là tiểuthuyết"thếtình"(tìnhđời).Loainày lúcđócònhiếm,ngày nay được biết chỉ có Kim Bình Mai và Ngọc Kiều Lí, nhưngNgọcKiềuLíthìđãthấttruyền.(ThẩmĐứcPhùtrongDãhoạchbiênnóiôngtừngxemNgọcKiềuLí).Loạinàyngàynaythườngđượcgọilàtiểuthuyếtxãhội.

TrướcHồnglâumộnghơnmộttrămnăm,đượccoilàtácphẩmmởđườngchotiểuthuyếtxãhộiTrungQuốc.Từnăm1940,đềtựachoBìnhngoạichingôncủaDiêuLinhTê,GiangĐôngTễNguyệtgọilà"tiểuthuyếtcủatiểuthuyết",cònNgụyBệnhHiệpthìsosánhvớitácphẩmcủaĐickensởAnh,SêkhovởNga,đồng thờichorằngThủyhửkểnhiềuvõhiệp,Hồnglâuchuyênnóitìnhyêu,Nholâmngoạisửmiêutảtìnhtháixãhội-nhưnghạnchếtrongđámhủnho,ýnghĩaxãhộiđềukhôngrộnglớnbằng.

TrongbàiBànvềHồng lâumộng,HàKìPhươngcónhắcđếnmốiquanhệgiữaHồnglâumộngvới:

Hồnglâumộngquả làcáibóngsoingượchìnhcủa.DĩnhiênHồnglâumộngsinhsaunhưngvượttrộinhiềumặt,đặcbiệt làngônngữvănhọcđạttớiđỉnhcaocủatiểuthuyếtcổđiển,rõràngkhôngsánhđược.

Ngaycảsaukhibịliệtvàohạng"sáchcấm"thìgiớivănhọcvẫnxếpnóvàomộttrong"tứđạikì thư"(bốncuốnsáchlớnkì thú)củatiểu

thuyếttrườngthiênMinhThanh:

Tamquốcdiễnnghĩa,Thủyhửtruyện,Tâydukývà.TấtcảcácgiáotrìnhvănhọcsửởcáctrườngĐạihọcTrungQuốcđềugiảngvàđềucôngnhậnđólàconchiménbáomùaxuâncủathểloạitruyệndàidocánhânsángtácởTrungQuốc.

LỗTấnnóitrongTrungQuốctiểuthuyếtsửlược:

"Tiểu thuyết lấy chuyệnVõ Tòng đánh cọp tìm anh trong Thủy hửtruyện làm ngòi dẫn, mượn danh thời Tống để tả thực thời Minh,phảnánhhiệnthựcxãhộithờiMinh"đãđượcdịchranhiềuthứtiếng.BảndịchsớmnhấtlàbảnMãnvănkhắcinnămKhangHi47(1708),khôngghi têndịchgiả,dịch theobản"TrươngPhúcPhađệnhấtkìthư".

ỞphươngTây,sớmnhấtlàbảndịchhồithứnhấtcủa,thựchiệnbởiA.P.Bazin:

Histoire deWou Song et de KimLien trong Chine moderne (TrungQuốchiệnđại)xuấtbảnnăm1853.(tiếngPháp).

Năm1927cóbản tiếngAnhChinPingMei, theadventurousofHisMenchingởNewYork.

Năm 1928 có bản tiếng Đức Djin Ping Me của Oto Kibat. TiếngHungari,tiếngThụyĐiển,tiếngPhầnLanđềuđãcóbảndịch.

ỞNhậtBảnđãcónhiềubảndịchkhácnhau.Bảndịchđầyđủ100hồi sớm nhất là của CươngNamNhân Kiều in thành 4 tập, hoànthànhđầuthếkỉnày.Năm1951,cóbảndịchcủaTiểuDãNhẫnvàThiênĐiềnCửuNhấttheonguyênbảntừthoại.

ỞViệtNamlâunaylưuhànhkhárộngrãibảnincủaNhàxuấtbảnKhoahọcxãhộinăm1989 loại trọnbộ4 tập, in20.000bảnvà loạitrọnbộ8tập,cũngin20.000bản,nộidunghoàntoànnhưnhaukểcảlờigiớithiệuvàghichúởđầusách:

"IntheobảncủanhàxuấtbảnChiêuDương-1969,cóđốichiếubảngốcvàthamkhảocácbảnkhác",songkhôngchobiếttêndịchgiảvà

bảngốccũngnhưcácbảnthamkhảokháclàbảnnào.

Căncứvàonộidungtruyệnvàtiêuđềngắngọncủatừnghồitrongbản dịch, chúng tôi đoán rằng dịch giả đã dùng một nguyên bảnthuộchệvănbảnthứbamàchúngtôisẽphântíchởdướitrongphầnkhảovềvănbản,mà theonhậnđịnhchungcủagiớinghiêncứuởTrungQuốcthìhệvănbảnthứhaimangtêntừthoạimớilàvănbảntiêubiểu.

Thửsosánhtiêuđềhồiđầuvàhồicuốicủahailoạivănbảnđó(tạmdịch)Hệvănbản3Hệvănban2Hồi1BạnbèkếtnghĩavuithúănchơiĐồiCảnhDương,VõTòngđánhhổ,PhanKimLiênchêchồng,bántrănghoa.

Hồi100DòngTâyMôntuyệttựHànÁiThưđếnhồtìmbốmẹ,PhổTĩnhsưtiếnbạtquầnoan.

Cóthểthấyhailoạivănbảnnàykhácnhaukháxa.

Dướiđây,đặcbiệtgiớithiệuhaivấnđềmàgiớinghiêncứuởTrungQuốc cũngnhư trên thếgiới hết sứcquan tâm,hai vấnđềđãgâytranh cãi hàng trămnăm, cùng với những kết quảnghiên cứumớinhấttronghaithậpkỉqua(sau"cáicáchmởcửa").

Mộtlàvấnđề"vănbản".

Bộtiểuthuyếtnàyđãtừngmangnhiềutêngọikhácnhau,sốtêngọikhôngkémgìThủyhửhayHồnglâumộng.Màsựkhácnhautrongtêngọi thườngkèmtheosựxêdịchvềnộidung.Theotrìnhtựthờigiancóthểsơlượcgiớithiệunhưsau:

Ởthờikỳchéptay,thìtêngọirấtđơngiản,chỉgọilà,đượcghéptừtênbanhânvậtquantrọng:

PhanKimLiên,LýBìnhNhi,BàngXuânMai-mỗitênlấymộtchữđạidiện.Saukhiđưakhắc in,cóngườigọi là truyệnthì tênsáchđề làTânkhắctừthoại.Đólàtêngọiởthờikỳđầumớikhắcin.Vềsau,nhữngngườixuấtbảnthườngchụplênđầutênsáchmộtsốmũnàođó,thếlàthànhcáctênnhưTúcbảntừthoại(bảnđầyđủ),Hộiđồcổbảntừthoại(bảncổcótranhvẽ)v.v...

CuốiđờiMinh,dochỗtừthoạicótăngthêm,tỉabớthoặcsửachữakhánhiều,hoặccóvẽ tranh,bình luận,hình thànhmộthệvănbảnmớinêntênsáchcũngthayđổi theo,gọi làTânkhắctú tượngphêbình (bản khácmới có tranh thêu và lời bình) hoặc Tân thuyên tútượngphêbìnhnguyênbản(thêmchữ"nguyênbản").Ngườitaquengọiloạinàylà"bảnSùngTrinh"1.Túkhắccổbảnbáttàitửtừthoạicũngthuộcloạinày.

Dưới thờiKhangHinhàThanh,TrươngTrúcPha, tứcTrươngĐạoThâm,ngườiBànhThành,rấttánthưởngsáchnày,mệnhdanhnólàThiênhạ"đệnhấtkìthư".LấyTânkhắctútượngphêbìnhKimBìnhMai làmbảnnền,họTrươngđã tiếnhànhphêbìnhmột cách toàndiệnvàcóhệthống,đếnmứcthànhmộthệvănbảnmới,lưutruyềnkhárộngrãi,ảnhhưởngtươngđốisâusắc,đầuquyểnthườngghilàCaoHạcđườngphêbìnhĐệnhấtkìthưvàởtrangbìagiả,thôithìđủ:nào làĐệnhấtkì thư,nào làĐệnhấtkì thư,Đệnhấtkì thưtútượng.Tútượngđệnhấtkìthư.Tứđạikìthưđệtứchủng,Tăngđồtượngtúcbản,TăngđồtượngCaoHạcthảođườngkìthưtoàntập,nào làHộiđồđệnhấtkì thư,HiệuchínhgiaphêĐa thêgiám toàntập,Tân thuyênhộiđồĐệnhấtkì thưChung tình truyệnv.v...ThờiGiaKhánh(Thanh), trêncơsởbảnnềncó lờibìnhcủahọTrương,đãrađờimộtbảnrútgọngọilàTânkhắckìthư.

Thời Dân Quốc, có người gia giảm cắt gọt " có lời bình của họTrương",xàoxáolại,bôirâuvẽmặtthêm,chorađờicáigọilà"chânchính',đặttênlàHộiđồchânbảnKimBìnhMai.TừđóvềsaulạicóthêmnhữnglàCổbản,Tiêuđiểmcôbảncổbản,Cảnhthếkìthưv.vvà v.v... Chúng là hàng rởm vỗ ngực tự xưng là "chân" (thật) "cô"(hiếm),cổ (xưa),nhưng là thứhàngrởmđã thànhcông trongcôngcuộcmậpmờđánh lậnconđen,vàđã từng lưuhành rộng rãimộtthời.

Chođếnnaytínhralưutruyềncóđếnmấychụcbảnkhácnhau,cóthểquynạpthànhbahệvănbản:

1-Hệvănbản"từthoại":

Hệnày,TônKhảiĐệgọilàtừthoại,họcgiảNhậtBảngọilà"bảntừthoại",họcgiảMỹgọilà"hệbảnA".

BảnsớmnhấtcủahệnàylàbảnkhắcnămVạnLịch45,cũnglàbảnsớmnhấttrongcáctruyềnbảnđãbiết.Hệnàynaycònlạitươngđốihoànchỉnhchỉcóbabộ:mộthiệnởĐàiLoan(trướclưugiữởThưviệnBắcKinh),haibộỞNhậtBản.

Đặc điểm tương đối nổi bật của hệ văn bản này là ở hai chữ "từthoại".Từthoạivốnlàmộthìnhthứcnghệthuật"thuyếtxướng"(kếthợphátvớinóilờibạch,xenkẽvănxuôivớivănvần),hìnhthứcnàycótừthờiTống,thịnhhànhthờiNguyên-Minh.từthoạituymangtênnhưvậysongkhông thểcoi là "từ thoại" chínhcốngnữamànó rõrànglàmộtphotrườngthiêntiểuthuyếtmangmàusắc"từthoại"màthôi.

2-Hệvănbản"tútượngphêcải"(cótranhthêuvàcósửachữa).Hệvăn bản này gồm hai loại nhỏ : loại "bảnSùng Trinh" và loại "bảnTrươngBình".

Hệvănbảnnàycóhaiđặcđiểmmàcáchệvănbảnkháckhôngcó:1/lờiphêlờibình;2/tranhthêu.

Sovớihệvănbản "từ thoại"nói trên,hệnàychặtchẽ, trongsáng,hợplíthôngđạthơn,vănbản"từthoại"vìđưavàoquánhiềuthơcatừphúkhôngliênquangìmấyvớipháttriểncủatìnhtiếtnênlàmyếuchấttiểuthuyết.

a. Loại vănbảnSùngTrinh : bảnkhắcsớmnhấtđượccoi là khắcdướithờiSùngTrinhnhàMinh.

Hiệncòntámbộlưugiữởtámnơikhácnhau:

-ThưviệnThủđô(BắcKinh)-ThưviệnThượngHải-ThưviệnĐạihọc Bắc Kinh TrungQuốc - Thư viện Thiên Tân - Thư viện TrungươngĐàiLoan-Nộicácvănkhố-TrườngĐạihọcTôkiôNhậtBản-TrườngĐạihọcThiênLýb.LoạivănbảnTrươngBình(khởiđầutừTrươngTrúcPhanhưđãnóiởtrên).

3-Hệvănbảnrútgọn:

Cácvănbảnnày,nhấtlànhữngvănbảnmangdanh"chânbản","cổ

bản"phầnnhiềulà"đồrởm",xưanaykhôngđượcgiớihọcthuậtcoitrọng.Sởdĩnhưvậy trướchết làdonhữngkẻ làmsáchgiảđã tùytiệnthêmbớtrấtnhiều,đãthếlạidámrêuraolà"chân",là"cổ".Loạivănbảnnày ra đờimuộn, đếnnay chỉ khoảngbảy tám chụcnăm,từngcóthờigianlưutruyềnrộngrãi,chođếnnayvẫnchưaphảiđãhếtảnhhưởng.

Hai làvấnđề"tácgiả"Tácgiả làai?Vấnđềnàyđã làmđauđầunhiềunhànghiêncứu.BảntừthoạikhắcinởthờiVạnLịchnhàMinhghi làtác.rõrànglàmộtbútdanhcónghĩalà"chàngcười","chànghayđùa"(Tiếulàcười,cònsinhlàtiếngtựxưnghoặctiếnggọingườitrẻtuổi).BàiTựađầusáchtừthoạikítênHânHânTử,đặttrướctêntácgiảmộtđịadanhlàLanLăng.LanLănglàmộtấpcủanướcSởthờiChiếnQuốc,thờiHánđặtthànhhuyện,thờiTấnkiêmcảquận,thờiTùybỏcảquậnlẫnhuyện,thuộcđịaphậnhuyệnDịchtỉnhSơnĐôngngàynay.ThờiĐườnglạiđặthuyện,thờiNguyênbỏ.Ngoàira,thờiTấncólầngửihuyệnLanLăngởhuyệnVũTiếntỉnhGiangTô,vàđặtthànhquậnNamLanLăng,đếnthờiTùycũngbỏ.NhiềungườinghĩrằngHânHânTử,(nghĩarộnglà"ôngvuivui")cũngchỉlàmộtbiến dạng củamà thôi.Ngoài ra, tác phẩm củaTiếuTiếuSinh chỉthấycómộtbài từNgưduxuân thủybảo tồnđược trong tập tranhđờiMinhlàHoadoanhcẩmtrận(nghĩalà"trạihoatrậngấm").

TừngcóngườiđoánlàTriệuNamTrinh(1551-1627)hoặcTiếtỨngKỳ(khoảng1550-?)nhưngđềukhôngđưarađượcchứngcứtrựctiếp.

Giáo sư Chu Tinh saumấy chục năm chuyên nghiên cứu ở khoaTrung văn trường Đại học sư phạm Thiên Tân, trong cuốn khảochứngcủamìnhxuấtbảntháng10-1980chorằngtácgiảKimBìnhMai làVươngThếTrinh(1526-1590)đỗTiếnsĩdưới triềuGiaTĩnh,làmquanđếnHìnhbộThượng thư, tácgiả củaGiaTĩnhdĩ lai thủphụtruyện,YêmChâusơnnhântứbộcảo,Độcthưhậu,Vươngthịthưuyển,Hoauyển...ThậtratừcuốithờiMinhđãcóngườichorằngđượcVươngThếTrinhviếtrađểtrảthùchobố.

NgụyTửVântrongđíchvấnthếdữdiễnbiến(NxbĐàiLoanthờibáo,1981) cho rằng ngôn ngữ Sơn Đông ở trong truyện thật ra là thứngônngữlưuhànhởcáctỉnhphíaBắc,đồngthờichỉrõtừĐôngTấnvề sauGiangNamcũng cóLanLăng, từ đóphủđinh lập luậnnói

rằngtácgiảphảilàngườiSơnĐông.CăncứvàotậpquánsinhhoạtcủanhàTâyMônKhánhmiêutảtrongtruyện,NgụyTư?

VânchorằngphảilàmộtngườiGiangNamđãsốnglâutrênđấtBắc.

Năm1981,giáosưTừSócPhươngtrườngĐạihọcHàngChâuđăngbàinóirằngtácgiảKimBìnhMailàLíKhaiTiên(1501-1568).

Đầunăm1984,tânchứngcủaTrươngViễnPhầnđượcTềLỗthưxãxuấtbản,trongđótácgiảkhẳngđịnhrằngLanLăngTiếu.TiếuSinhchínhlàGiảTamCận,nhàvănhuyệnDịchthờiMinh.

ThậtraýkiếnnàyđãđượcTrươngViễnPhầnđềcậptrongmộtbàiđăngtạpchíBãođộcnăm1981.

PhúcĐánhọcbáotháng7-1984đăngbàicủaLýThờiNhân"ThuyếtGiảTamCậnviếtKimBìnhMaikhôngthểđứngđược"kèmtheophụđề"Chúngtanênchúýtháiđộvàphươngphápkhảochứng",đồngthờicôngbốliềnhaibài"tácgiảĐồLongkhảo"và"tácgiảĐồLongkhảotục"củaHoàngLâm.ĐitheohướngtìmkiếmcủaNgụyTửVân,HoàngLâmđãpháthiệnđượcĐồLong,mộtngườinguyênquánởhuyệnNgântỉnhTriếtGiangtừnglàmquanởBắcKinh,từngkýtênlàTiếuTiếutiênsinhởhaicuốnsáchđờiMinhlàSơntrungnhấttịchthoại(Mộtbuổichuyệntròtrongnúi)vàBiếnđịakim(Vàngkhắpnơi).Đồ Long (1542-1605) tự là TrườngKhanh, lại cómột tự nữa làVĩChân,hiệulàXíchThủy,đỗTiếnsĩdướithờiVạnLịch,từnglàmtrihuyệnThanhPhố,trihuyệnDĩnhThượng,vàChủsựbô.

Lễ. Khảo trong từ thoại hồi thứ 48 có việc HoàngMỹ ở phủ KhaiPhonggửithưchoTuầnánsửSơnĐônglàTăngHiếuTự,gọiTăngmỗđanggiữchứcTuầnánNgựsửĐôsátviệnbằngchứcdanh"Đạitrụsử", chứcdanhnày trướcchưa từngnghenói,ngườiđọccũngthườngkhôngđểý.TratrongCổkimquanchếdiêncáchdoĐồLongsoạnthìdướiphầnkhảochứngcủamụcĐôsátviệncótìmthấycâu"TạiChuviTrụhạsử,LãoĐamthườngvichi"(ThờiChulàTrụhạSử,LãoĐamtừng làmchứcấy)v.v.,chứng tỏcáchxưnghôhiếmhoiấytrongtruyệnquảcókhảnăngchínhlàdoĐồLongviết.NgụyTửVânkhảosátkinhlịchcủaĐồLongthấyrằngrấtcókhảnăngĐồLongviếtsáchấyđểphúngdụhoàngđế lúcbấygiờ.Cóhai lído:mộtlàĐồLongtừnămVạnLịch12bịcáchchứcvềsaukhôngngóc

đầu lênđượcnữa,khốnnghèochođếnchết,hoàn toàn làvì trongkhilàmtrihuyệnThanhPhốmộtlầndângthưmừngsinhnhậtHoàngtrưởngtử,đãphạmphảiđiềucấmkỵcủaHoàngđế,hẳnvìthếmàcólòngoánhận;hailàĐồLongtừsaukhibịcáchchức,thườngđượcngườibạnlàLưuThủHữuởMaThànhtiếptế,đếnsaukhichếtnămVạnLịch33,ngườiđờilạitruyềnrằngconThủHữulàLưuThừaHỉcóđủtrọnbộsáchnày.Đốichiếunhữngđiềunóitrên,dườngnhưĐồLongviếtlàđiềucóthểtinđược.

Năm1985,nguyênmạothámsách(Tìmkiếmdiệnmạobanđầucủa)củaNgụyTửVânđượcHọcsinh thưcụcĐàiLoanxuấtbản,ôngĐồngVănđềtựacónhắclạibàiviếtBìnhMaidữVươngThếTrinhcủaNgôHàmcũngtừngđềcậptớimột"ĐồXíchThủynổi tiếngvềtạpkịchvàvănchương",màXíchThủychính làhiệucủaĐồLong.ÔngĐồngVăn lấyđóđểkhẳngđịnh thêmkhảnăng thừanhậnĐồLonglàtácgiả.

Dĩnhiênđốivớimột"câuđố"đặtrađãbốnthếkỉnayvàtrongthờigianđóđãlầnlượtrađờihơnchụcđápánkhácnhauđểrồilầnlượtbịbácbỏthìchưathểkhẳngđịnhngayĐồLonglàđápánchínhxác.

Tuynhiên,chí ít thìđápánnàycũngđãđứngđượcngótmười lămnămnay.NhữngaiquantâmđếnvănhọcTrungQuốcnóichungvànóiriênghẳnlàhứngthútheodõi.

PhanVănCác1-1999

Hồi1

BẠNBÈKẾTNGHĨA,VUITHÚĂNCHƠI

NiênhiệuChínhHòađờiHuyTôngtriềuTống,tạihuyệnThanhHà,phủĐôngBình,tỉnhSơnĐông,cómộtngườiconnhàgiathế,tướngmạocựckhôingônhưngcó tínhxaxỉhoangphí,khoảnghaimươisáu, haimươi bảy tuổi, họ TâyMôn, húy Khánh. Cha là TâyMônQuỳ,thườngtớivùngXuyênQuảngmuabándượcphẩm,nêncómởtạihuyệnThanhHàmộtcửahiệubán thuốckhá lớn.GiađìnhTâyMôncónhàcửađồsộ,kẻănngườiởtấpnập,ngựanuôitừngbảy,

tuychưaphảilàthậpphầnphúquýnhưngcũngvàoloạihàophútạihuyệnThanhHà.VợchồngTâyMônQùyviênngoạithìchamẹđềuđãquytiên,chỉcómộtcontrainênyêuquýnhưhònngọctrêntay.Ngườicontrainàyvìđượcnuôngchiềuquámứcnênkhôngchịuhọchành,suốtngàychỉ rongchơiphóngđãng.Saukhichamẹmất thìkhôngchịu lo làmăn,chỉvuivớimấymóncônquyềnhọcđược, lạisaymêcờbạcrượuchè.Bạnbètoànhạngchẳngragì,ngườibạntươngđắcnhấthọỨng,tênBáTướctựQuangHầu,nguyênlàcontraithứcủaỨngviênngoại,giađìnhlàmnghềdệtlụa,nhưngđãsasút.ỨngBáTướcchỉquanhquẩnnhữngnơiquenbiếtđểsốngquangày,vàđượcbạnbèđùađặttênlàỨngHoaTử.ỨngHoaTửrấtgiỏicácmôncờbạc.NgườibạnthânthiếtthứnhìhọTạ,tênHyĐại,tựTửThuần,vốn làconcháumộtgiađìnhnhàquan,đượchưởngtậpấmtạihuyệnThanhHà.TạHyĐạivìchamẹmấtsớmnênsốnglôngbông,nhưnglạicótàigảyđàntỳbà.HaingườinàylàbạntâmđầuýhợpcủaTâyMônKhánh.Ngoàiracũngcóvàingườibạnkhác,nhưngtoànlàhạngphágiaphitử.MộtngườilàChúcThậtNiệm,tựCốngThành,mộtngườilàTônThiênHóa,tựBáTuXước,hiệuTônQuảChủy.Một người làNgôĐiểnÂn, trước làm chứcÂmdươngsinhtronghuyện,nhưngsaubịcáchchức,chuyêntớivaytiềnđámquanlạitronghuyện,dođóthườnglaivãngvớiTâyMônKhánh.LạicònmộtngườiemcủaVânThamtướng, tên làVânLýThủ, tựPhiKhứ.MộtngườinữalàThườngTrĩTiết,tư.

KiênSơ.MộtngườikháclàBốcChíĐạo,mộtngườinữalàBạchLãiQuang.

LãiQuangthườnghayrủvàichụcbạnbètớitìmTâyMônKhánhđểbắtKhánhbỏtiềnrachomọingườiuốngrượuvuichơi.MộtngườihoangphíxaxỉnhưTâyMônKhánhmàlạigặpđámbạnbènhưvậythìdẫucó tiền rừngbạcbiểncũngphảihếtđần.Quảnhiênchỉvàinămsau,TâyMônKhánhđãlàmtiêutangiasảnôngchađểlại,chỉcòncáinhàđangở làchưabánmà thôi.Cửahiệudượcphẩmtuyvẫncòn,nhưngvốn liếnghầuhếtđãvề tayngườikhác.TuynhiênTâyMônKhánh tính tìnhhungbạo, thườngdựavào thanh thếcủacha để lại, đồng thời được bốn tên gian thần trong triều là Cao,Dương,Đổng,Thínângđỡ,nênchuyênápbứcngười tronghuyệnđểlàmtiền,cảhuyệnaicũngsợ,gọiTâyMônKhánhlàTâyMônĐạiquannhân.VợTâyMônKhánh là trần thịmất sớm, chỉ sinhđượcmộtcongáitênlàTâyMônĐạiThư.LúcTâyMônQùycònsốngthìđãhứa.gảĐạiThưchoTrầnKínhTế,contraicủaTrầnHồng,thân

gia củaDươngĐề đốc, chỉ huymười tám vạn cấmquân tạiĐôngKinh.SaunàyTâyMônKhánhcướicongáicủaTảvệNgôThiênHộtạihuyệnThanhHà, làmkế thất.Ngô thịvàokhoảnghaimươi lămtuổi,vìsinhvàongàyrằmthángrámnêncòncótiểudanhlàNguyệtThư.lúcvềlàmvợTâyMônKhánhthìmọingườiquengọiNgôthịlàNguyệtnương.Nguyệtnương làngườihiềnthụcđảmđang,nhưnggiađìnhchỉcòncótiếngmàkhôngcómiếng.Nguyệtnươngrấtmựcphụctòngchồng,nhưngvìkhôngcótiềncungphụngchochồngnênthườngphảichịuđiềunọtiếngkia.

MộthômỨngBáTướctớichơi,cùngTâyMônKhánhchuyệnvãn.TâyMônKhánhnóitớichuyệngiasảntángtận,ứngBátướcbảo:

-Việcgìanhphảilo,anhlàngườitàimạokiêmtoàn,muốncóvàngbạcchâubáu,cóhầuthiếpđẹpđâuphảilàkhó.

TâyMônKhánhhỏi:

-Ứngnhịcanóivậynghĩalàthếnào?

ỨngBáTướcbảo:

-NhàhọLýcócôcongáilàLýKiềuNhi,giađìnhđógiàucóứcvạn,hiệnđangkénchồngchocon,nếucacatớiđóđánhtiếngxinlàmrể,cóphảilàđượccảngườilẫncủakhông?

TâyMônKhánhcười:

-Thiênhạlàmgìcóchuyệnnhưvậy?

ỨngBátướcnói:

-Nếucacakhôngtin,thìcứđitheotôi.

TâyMônKhánhmừnglắm,liềnvàonhàtrongthayquầnáođẹp,rồicùnggianhânĐạiAnNhitheoỨngBáTướctớinhàhọLý.Tớinơi,ĐạiAnNhiđứngngoài,ỨngBáTướcdẫnTâyMônKhánhvàotrong.

LýKiềuNhiratiếp.TâyMônKhánhliếcnhìn,thấynàngquảcónhansắchoanhườngnguyệtthẹn.ỨngBáTướcnóivớiLýKiềuNhi:

-VịnàylàthânthíchcủaDươngĐềđốc,chỉhuymườitámvạncấmquântạiĐôngKinh,tứclàTâyMônĐạiquannhân.CàhuyệnThanhHàkhôngai làkhôngbiếtĐạiquannhân.ChỉhiềmĐạiquannhânđâychưacócontrai,nênmuốnlậpnhịphòng.Vìlẽđómàtôixintớiđâylàmôngmối.

LýKiềuNhinói:

-Ngàidạyquálời,chúngtôiđâuđượccáidiễmphúcđó.

Nói xong trộm ngắm TâyMôn Khánh từ đầu tới chân, thấy tướngmạokhôingô tuấn tú thì trong lòng thậpphầnưngý,bènxinphépmờiỨngBáTướcvàonhàtrong,hỏilạichorõ,sauđóbằnglòngđê?

ỨngBáTướcđứngramaimối.Đôibênđồngýlàsínhlễchỉcầnhaitrămlạngbạc,mọiviệckhácỨngBátrướcxinđứngralohầuchocảhaibên.Xongxuôi,ỨngBáTướctrởranóilạichoTâyMônKhánhbiết.TâyMônKhánh lạinhờỨngBáTước trởvàoấnđịnhrõ ràngmọiviệcvớiLýKiềuNhi.Bànđịnhxong thì trờiđãmuộn.TâyMônkhánhcáotừravềcònỨngBáTướcthìđượcLýKiềuNhimờiởlạiăncơm.

Về tới nhà, TâyMônKhánh lén thâu thập tất cả đồ trang sức củaTrầnthịđểlại,cùngtưtrangtếnhuyễncủaNgôNguyệtnương,hômsauđemhếtchoỨngBáTướcnhờlomọichuyện.

Chưađầymườingàysau thìTâyMônKhánhcướiLýKiềuNhi vềlàm thứ phòng. Ngô Nguyệt nương vô cùng sầumuộn lại thấy LýKiềuNhiđemtheobangànlạngnêncàngkhôngdámnóigì.

TâyMônKhánh làngười thamtiềnhiếusắc,saukhicướiđượcLýKiềuNhi,cóđượcnhiềutiền,bèncướithêmngườivợthứbalàTrácNhịThư.TrácNhịThư thể chấtmongmanh yếuđuối, thườnghaybệnhtật.

Mộthôm,TâyMônKhánhbảoNgôNguyệtnương:

-HômnaylàhaimươilămthángChínrồi,mồngbathángsaulàtớikỳhộihọpvớianhem.Hômđónàngphảichodọnhai chiếu rượu

thịnhsoạn,rồigọivàiconháttớichoanhemngườitavuivẻ.Nàngnhớloliệutửtếchota.

NgôNguyệtnươngnói:

-Thôiđừngnhắctớinhữngngườiđónữa,theotôithìhọkhôngphảilànhữngngườitốt,tráilạitôicholànhữngngườihạichàngmàthôi.Chàngmàcòngiaoduvớihọthìgiađìnhkhôngbaogiờkháđượcđâu.VảlạihiệnTrácNhịThưđangbệnh,tôikhuyênchàngđừngnênrượuchèquáđộ.

TâyMônKhánhtứcgiậnbảo:

-Thôi imđi, đừngnói nữa, ta khôngngheđâu, bựcmình lắm.Cứnhư nàng nói thì trong đám anh em bè bạn của ta không có ai làngười tốthaysao?Ai thì khôngnói làmgì. cứnhưỨngnhị ca làngườitốtbụng,ainhờgìcũngđượchàilòng.Ứngnhịcalạilàngườitháovát, loviệcgìcũngtrôichảy.LạiphảikểtớiTạTửThuầnnữachứ.TửThuầncũnglàngườilanhlợigiỏigiang.Nhàmìnhnayđangcầnnhiềungườigiúpđỡ,naymìnhmởtiệckếttìnhhuynhđệvớibạnbèlàchỉcólợimàthôi.Maiđâumìnhcònnhờva?

ngườinàyngườikiachứ.

NgôNguyệtnươngtiếplời:

- Kết nghĩa bằng hữu huynh đệ là điều tốt, nhưng chỉ sợ sau nàykhôngaichomìnhnhờvả,hiệnthờichỉthấyhọnhờvảmìnhmàthôi.

TâyMônKhánhcười:

-Thìmìnhchongườitanhờvảcũnglàđiềutốtchứsao?

VợchồngđangnóichuyệnthìĐạiAnNhi,têngianhânthântíncủaTâyMônKhánh,tướngmạođẹpđẽvàrấtlanhlợi,vàothưa:

-CóỨngnhịthúcvàTạđạithúctới.

TâyMônKhánhbảo:

-Tacũngvừanhắcxongthìhọtới.

Vừanóivừabướcraphòngkhách.Tạiphòngkhách,ỨngBáTướcvàTạHyĐạiđangngồichờ.

ỨngBáTướchômnayđộikhănlượtden,mặcáođoạnmàuthanhthiên,chânđihài tơ.TạHy lạicũngănmặcchữngchạc lắm.ThấyTâyMônKhánh bước ra, cả hai đều đứng dậy vái chào. TâyMônKhánhđáplễmờingồi,gọigianhânphatrà,rồinói:

-Haingười tới thậtđúng lúc.Mấyhômnay tôibuồnquá,chẳngđiđượctớiđâu,màcũngchẳngthấybạnbètớithăm.

ỨngBáTướcnói:

-Cacatráchvậycũngphải,nhưnganhemmìnhmỗingườimộtviệc,cũngítkhirảnhrỗi,nhiềukhimuốntớithămcacamàcứgặpchuyệnnàychuyệnkiacảntrở.

TâyMônKhánhhỏi:

-Mấyhômnaynhịcaởđâu?

ỨngBáTướcđáp:

- Hôm qua thì tôi sang nhà họ Lý thăm đứa nhỏ em gái củaQuếKhanh,cháugáicủaNhịtẩuđây,nótênlàQuếThưNhi,lâunaytôikhônggặpnó.Nócònnhỏmàđãđẹplắm,chắcnaymailớnlênphảilàtuyệtthếgiainhânchứkhôngchơi.Cũnghômquamẹnó.hailầnkhẩnkhoảnnhờtôimaimối,điệunàythìchắclạikhólònglọttaycaca.

TâyMônKhánhnônnóng:

-Nếuquảcósắcđẹpnhưvậy thì tạisaomìnhkhông tới thămchobiết?

TạHyĐạitiếplời:

-Cacachưatinhaysao?Quảlàmuônphầnxinhđẹp.

TâyMônKhánhlạihỏi:

-Hômquanhịcaởbênđó,cònmấyhômtrướcthìởđâu?

ỨngBáTướcđáp:

-HômtrướckhiBốcChíĐạotừtrần,tôiphảiởđógiúpđỡ,bậnrộnsuốtmấyngày.SaukhiđưađámthìchịdâuBốcChíĐạodặnđidặnlạitôirằngcógặpcacathìxinlỗigiùm,vìhoàncảnheohẹp,chẳngcó tiệc tùnggìcảnênkhôngdámbáo tinchocaca.Nhàđócứáynáylắm.

TâyMônKhánhnói:

- Tôi cũng có nghe làBốc đệ bệnh nặng, không ngờ đã chết. LúctrướcBốcđệcótặngtôimộtchiếcquạtKimXuyên,tôiđangkhôngbiếtphảitặnglạithứgìthìnayBốcđệđãrangườithiêncổ.

TạHyĐạitiếplời:

-Anhemmìnhcómườingườitấtcả,naynhưvậylàthiếumấtmộtrồi.

ĐoạnquaysangnóivớiỨngBáTước:

-Mồngbathángsaulàtớikỳhọpmặt,chẳnglẽanhemmìnhđâylạilàmtốnkémchoĐạiquannhânsao?

TâyMônKhánhchặnlời:

-Thìcógìmàtốnkém?Anhemmìnhhọpnhaulại,nếulàuốngrượumua vui thì chẳng nói làm gì, nhưng là họp nhau để kết nghĩa đệhuynh thì làmởnhàcũnggiảmphần trangnghiêm.Chibằngmìnhchọnmộtngôichùa,tớiđóviếtmộttờsớkếtnghĩa,mìnhcùnglạy,nhậnlàmanhem,nguyệnsaunàychechởgiúpđỡnhau.Việcnàycũngkhôngnêntốnkémxaphílàmgì,nhưnglàviệcchungthìanhemmình tùy tiện,mỗingườiđónggóp ítnhiều,biệnmộtcái lễ tamsinh. Không phải là tôi không lo nổi việc nàymà phải bắt anh emđónggóp,nhưngđâylàchuyệnkếtnghĩa,chonênngườinàocũng

phảicóphầnmình,nhưvậymớiquý.

ỨngBáTướcvộinói:

-Cacanóirấtphải,cầnnhấtlàlòngthành,anhemcứtùytiệnlohếtlòngmìnhlàđược.Tốnkémcũngchẳngbaonhiêu.

TâyMônKhánhcười:

-Thìcứgọichocóphầnmàthôi.

TạHyĐạinói:

- Kết nghĩa thì phảimười ngườimới tốt. BốcChí Đạo không còn,mìnhphảitìmngườithayvàomớiđược.

TâyMônKhánhtrầmngâmgiâylátrồibảo:

-ỞđâycóHoanhịca,làcháucủaHoaTháigiám,cũngcótiềnbạc,nhàở ngay sau nhà tôi, chỉ cách có bức tường, vẫn hay sang tròchuyệnvớitôi,tínhtìnhcũngđượclắm,chibằngmìnhmờiHoanhịcakếtnghĩa.

ỨngBáTướcvỗtayhỏi:

-CóphảilàHoaTửHưchăng?

TâyMônKhánhđáp:

-Phải.

ỨngBáTướccườibảo:

-NếuvậythìxinmờivịĐạiquanđóđichỗkhác,kếtnghĩavớiôngđóthìsaunàyanhemmìnhđếncómộttiệmrượumất.

TâyMônKhánhcườibảo:

-Đangnóichuyệnđứngđắnthì lạiănnóibậybạ, lúcnàocũngchỉnghĩtớirượuchè.

Bangườicườinóitròchuyệnmộthồi.YâyMônKhánhgọiĐạiAnNhitớibảo:

-NgươisangxingặpHoanhịgia,thưarằngmồngbathángsautacólễkếtnghĩagiữamườingườianhem,tamờiHoanhịgialàmanhemkếtnghĩa.NgươinhớkỹHoanhịgiatrảlờisaorồitrởvềthưalạichota.NếuHoanhịgiakhôngcónhàthìthưavớiNhịnươngcũngđược.

ĐạiAnNhivânglờibướcra.ỨngBáTướcnói:

-Tớihômđóthìmìnhđịnhtớichùamiếunàođây?

TạHyĐạnói:

-Chùamiếuthìởđâychỉcómộthaicái.ChùacủatăngsĩthìcóchùaVĩnhPhúc,miếucủacácđạosĩthìcómiếuNgọcHoàng.Tùymìnhmuốntớiđâuthìtới.

TâyMônKhánhnói:

-Việckếtnghĩakhôngphảidocácvịtăngsĩđứngralàmđược,vảlạimấy hòa thượng đó tôi không quen biết. Chi bằng tới miếu NgọcHoàng,nơiđórộngrãiyêntĩnhmàNgôĐạoquanlạilàchỗquenbiếtvớitôi.

BáTướcbảo:

- Ca ca nói rất đúng, các hòa thượng của chùa Vĩnh Phúc thì chỉquenbiếtvớiTạtẩutẩumàthôi.

HyĐạicười:

-Chỉđượccáiănnóibậybạ,đâylàchuyệnđứngđắn,đùađượchaysao?

BangườiđangnóicườivuivẻthìĐạiAnNhitrởvềthưa:

-Hoanhịgiakhôngcónhà, tôi thưavớiNhịnương,Nhịnươngvuilắm,bảorằng:"NếuTâyMônĐạigiacólòngnhưvậythìkhôngnhận

lờisaođược,đểrồitasẽnóilạiđểphuquântasangbáikiếnĐạigiađúngngày".Sauđólạimờitôiuốngtrà.

TâyMônKhánhbảohaibạn:

-Hoanhịcaquảcóngườivợlanhlợimàhiềnthục.

Bangười tiếp tụcuống trànóichuyện.LátsauBáTướcvàHyĐạiđứngdậynói:

-Thôi,mìnhtạmbiệt,chúngtôicònđibáotinchocácanhemkhácbiết,đểhọlochuẩnbịphầncủahọ.CòncacathìnêntớinóitrướcvớiNgôĐạoquanmộttiếng.

TâyMônKhánhnói:

-Biếtrồi,tôicũngkhôngdámlưugiữđâu.

Nóixongtiễnhaingườiracửa.ỨngBáTươcđiđượcvàibướcbỗngquaylạibảo:

-Hômđóphảichomờiconhátmớiđược.

TâyMônKhánhgậtđầucười:

-Phảicóchứ,đểanhemmìnhcùngvuimộtbữa.

ỨngBáTướccùngTạHyĐạinắmtaymàđi.

TớingàymồngmộtthángMười,TâyMônKhánhdậysớm,đangngồitrongphòngvớiNguyệtnươngthìcógianhânbênnhàhọHoasang.TâyMônKhánh cho vào. Tên gia nhân nhà họHoa bước vào, tớitrướcmặtTâyMônKhánhquỳlạyrồiđứngsangmộtbênmàthưa:

-TôilàgianhânbênHoagia,xinbáichàoTâyMônĐạinhân.HômnọĐạinhâncóchongườisangnóiđiềukếtnghĩa,nhưnghômđógiagia tôi có việc vắng nhà, nên không tựmình nghe điều thỉnh giáođược.Giagiatôixinylờilàmồngbasẽdựbuổihọpmặt,nênhômnaysaitôimangphầnđónggópsangtrước,Đạinhânchidùngvàoviệckếtnghĩa,nếuthiếuthìxinchobiếtđểgiagiatôibùthêm.

Nóixongđưamộtcáihộpmàuvànglên.TâyMônKhánhđứngdậymởhộprathấybêntrongcómộtlạngbạcbênnói:

-Nhưthếnày lànhiềurồi,khôngcầnphải thêmnữa.Đếnngàykiathìmờichủngươidậysớmtớimiếuhọpmặtvớianhem.

Têngianhânvânglời,vừađịnhquayrathìNguyệtnươnggọilạirồisaiđạiahoànNgọcTiêuđembánhtráiracho,đoạnbảo:

-Đâylàtachongươiđểvềuốngtrà.NgươivềthưavớiHoađạigiavànươngnươnglàTâyMônĐạinương.nóirằnghômnàorảnh,mờinươngnươngsangđâychơi.

Têngianhânnhậnquà,cúiđầu lạy tạquay ra.Đúng lúcđó thigianhâncủaỨngBáTướclàỨngBảoGiápmangphầnđónggóptới.ĐạiAnNhidẫnứngBảoGiápvàochàolạyrồinói:

-Giagiatôiđãthugópđầyđủcácphầncủacácgiagia,saitôiđemtới,xinĐạinhânnhậncho.

Nóixongđưamộtcáihộplên.TâyMônKhánhmởrathấytrongcótámgói,bènđưachoNguyệtnươngmàbảo:

-Nànggiữlấyđểngàymaitớimiếumàmuacácvậtcầndùng.

ỨngBảoGiápcáotừ.TâyMônKhánhđứngdậyđịnhvàothămTrácNhịThư,nhưngchưakịp tớiphòngTrácNhịThư thìNgọcTiêuđãchạytheothưa:

-ĐạinươngmờiĐạigiaranóichuyện:

TâyMônKhánhgắt:

-Chuyệngìsaovừarồikhôngnói?

Đoạnquayraphòngngoài.Nguyệtnươngthấychồngrathìchỉvàomấybaogiấycườibảo:

-Chàngcoiphầnđónggópđâynày.ChỉcóỨngnhịgialàđóngđược

mộttiềnhaixu,cònmấyngườikhácthìngườinămxu,ngườibaxu,mà toàn là thứxấu.Nhàmìnhquảchưa thấy thứ tiềnxấunhư thếnàybaogiờ.Bâygiờmìnhnhậncủahọthìcũngmangtiếng,chibằnghoànlạichohọlàhơn.

TâyMônKhánhnói:

-Trảlạithìcũngbỉmặtngườita,mìnhkhôngdùngđượcthìthôi,cóthiếuhụtthìmìnhứngra,cũngchẳngđángbaonhiêu.

NóixongliềnquayvàonhàtrongthămTrácNhịThư.

Hômsaulàngàymồnghai,TâyMônKhánhxuấtrabốnlạngbạc,gọigianhântớisaimuamộtconlợn,mộtcondê,nămvòrượuKimHoa,gàvịtvàvànghương.SauđólạigọibagianhânlàĐạiAnNhi,LaiBảovàLaiHưngđemnămtiềntớimiếuNgọcHoàngrồidặn:

-CácngươitớithưavớiNgôsưphụrằngngàymaitasẽphiềnNgôsư phụ tổ chức giùm lễ kết nghĩa đệ huynh, xin sư phụ làm giúptrướcmộtlásớkếtnghĩa,ngàymaitasẽxinsangsớm.Nhớnóilàxinsưphụ lo liệu tươm tấtgiùmcho.BọnĐạiAnNhivâng lờikéonhauđi,látsautrởvềthưa:

-Chúngtôiđãđưatiềnvàthưarõràng,sưphụdãhoanhỷnhậnlời.

TâyMônKhánhgậtđầu.

Hômsaulàngàymồngba.TâyMônKhánhdậysớmtắmrửasạchsẽrồigọiĐạiAnNhivàobảo:

-NgươisangmờiHoanhịgiaquađâyănsángrồicùngtatớimiếu.SauđóngươisangỨngnhịgia,giụcNhịgiagọimọingườiđếnmiếuchosớm.

ĐaiAnNhivânglờiđingay.NhưngHoaTửHưvừađượcmờisangthìỨngBáTướcđãdẫnmọingười tới,gồmTạHyĐại,TônThiênHóa,ChúcThậtNiệm,NgôĐiểnân,VânLýThủ,ThườngTrĩtiết.

BạchLãiQuang.KểcảTâyMônKhánhvàHoaTửHưthìcảthấylàmườingười.

Mọingườiváichàonhau.BáTướcnói:

-Bâygiờđilàđượcrồi.

TâyMônkhánhnói:

-Thìđểănsánguốngtràxongđã,mờitấtcảanhemvàongồimộtphút.

Mọingườivuivẻkéovào.Látsauănsángxong,TâyMônKhánhmũáodẹpđẽcùngmọingườilênđườngtớimiếuNgọcHoàng.

Từ xa đã thấy cổngmiếu sừng sững, bên trong làmiếu điện nguynga, xung quanh tường cao bao bọc. Từ cổng miếu có ba con,đườngdẫnvàotrong,theoconđườnggiữamàvàothìtớichínhđiện,đivòngsauchínhđiện,quamộtcáicổngnhỏnữalàtớiđạoviệncủaNgô Đạo quan. Hai bên cổng nhỏ này cỏ xanh hoa thắm, lại cónhữngcây tùng câybách xanh tươi.Mặt trước củađạo viên là bagianđạisảnh,đólànơisớmtốiNgôĐạoquanlàmcôngquả.Sảnhđường trần thiết rất tề chỉnh,ởgiữa là cửaHạoThiênKimKhuyếtcủaNgọcHoàngThượngĐế,hai bên treo tửphủ tinhquan, lại cótreohìnhbốnĐạiNguyênsoáilàMã,Triệu,ÔnHoàng.

NgôĐạoquanđãratrướcđạisảnhnghiêngmìnhđóntiếp,mờibọnTâyMônKhánhvàouốngtrà.

Mọingườivừauốngtràvừangắmquangcảnhtrongđạisảnh.BạchLãiQuangnắmtayThườngTrĩTiết,đứngdậybướctớicoihìnhMãNguyênsoái, thấyoaiphonglẫmlẫmdị thường,tướngmạocựckỳuy nghi, nhưng lại thấy vẽ ba cặp mắt. Bạch Lãi Quang bèn bảoThườngTrĩTiết:

-Cacanày,nhưvậylàlàmsao?Gìmàtớinhữngmấycặpmắtvậy?

ỨngBáTướcngheđượcbènbướctớibảo:

-Dốtqúa,Nguyênsoái cónhiềucặpmắt làđểnhìncácđệđó,đểxemcácdêcóđiềugìxấuxakhông?

Mọingườinghevậyđềucười.ThườngTrĩTiết lại chỉ vàohìnhÔnNguyênsoáimàbảo:

-Hìnhvẽnàycũngkỳquáikhácthường.

BáTướccườilớngọi:

-Ngôtiênsinhà,xintớiđâynóichuyệnvui.

NgôĐạoquanbướctới,ỨngBáTướcnói:

- Có một vị đạo sĩ lúc chết gặp Diêm Vương, Diêm Vương hỏi:"Ngươilàngườinhưthếnào?",vịđạosĩtrảlờirằngmìnhlàđạosĩDiêmVươngsaiphánquan traxét lại thì thấyđúng.Phánquan lạitâurằngđạosĩnàykhôngmắctộinghiệtnênDiêmVươngchođạosĩđóđượcsốnglại.Trênđườngvềdươngthế,đạosĩgặpmộtngườiquenlàmộtnhosĩ.Nhosĩhỏi:"Làmsaomàsưphụđượcsống lạivậy?"Đạosĩđáp:"DiêmVươngthấytôilàđạosĩnênchosốnglại".Nho sĩ ghi nhớ lời đó, tới lúc được gọi trình diệnDiêmVương thìnhậnbừamìnhlàđạosĩ.TrongkhiDiêmVươngsaiphánquantrasổthìthấyhaitaycủanhosĩxanhxámnhưchàm,bènhỏi,nhosĩđáprằng:"Vì lúccònsốngthườngsờvàoáocủaÔnNguyênsoái".BởivậybâygiờmọingườimớithấyáoÔnNguyênsoáixanhnhưchàm,nhưtrongbứchìnhnàychẳnghạn.

ỨngBáTướcdứtlời,mọingườicườiphálên,rồitiếptụcđixemhìnhHoàngNguyên soái, thấy cũngoai phong lẫm liệt, cạnh đó là hìnhTriệuNguyênsoái,mặtđensì,bêncạnhcóvẽmộtconhổthậtlớn.

BạchLãiQuangchỉvàobứctranhmàbảo:

-Mọingườicoiconhổnày,chẳnglẽnóăncỏsao,đitheongườimàkhôngănthịtngười.

ỨngBáTướccườibảo:

-Đệkhôngbiếtrằnghổ làngườibạn luônđi theoNguyênsoáihaysao?

TạHyĐạilèlưỡibảo:

-Bạnnhưvậythìtôixinchịu,lúcđóithìbạnăncảmình.

ỨngBáTướccười,nóivớiTâyMônKhánh:

-TửThuầnsợloạibạnđitheomìnhrồiănthịtmình.Nhưvậythìcókhácgìbảochúngtôiđâytheocacađểănthịtcaca.Cacakhôngsợhaysao?

Mọingườicườiầmlên.NgôĐạoquanbướctớinói:

Qúyquannhânnóitớichuyệnhổ,tôicũngxinthưalàhiệnnayhuyệnThanhHàđâyđangbịhổđedoạ,đãcómấyngườibịhổvồrồi,đếncảnhữngngườiđisăncũngbịhổsáthại,khoảngmườingườigìđó.

TâyMônKhánhngạcnhiên:

-Hổởđâutớiđây?

NgôĐạoquannói:

-NếuvậythìQúyquannhânkhôngbiếtgìsao?CáchđâyítngàytôicósaitiểugianhânsangThươngChâuđểlấytiềnvàgạo,lúcvềnóirằngtronghuyệnThanhHàcủamìnhđây,ởconđườngđiThươngChâu,trênsườnnúiCảnhDương,cómộtconhổtrántrắngthườnghayxuấthiệnănthịtngườiqua lại.Dânbuônbánbuộcphảiđiquanơi đó thì họp nhau thành toán đôngmà đi.Hiện trên huyện đangtreogiảithưởngnămmươilạngbạcchoaitrừđượcconhổđó.Thậtthươngchođámthợsăn,bịhạikhôngbiếtbaonhiêumàkểrồi.

BạchLãiQuanghămhởnói:

-Nếuvậythìhômnaymình làmlễkếtnghĩaxong,ngàymai tớiđóbắthổ,vừatrừđượchạichodânlạivừacótiềnnữa.

TâyMônKhánhbảo:

-SinhmạngcủaBạchđệkhôngđángtiềnđâu.

BạchLãiQuangcườibảo:

-Đãcótiềnrồithìcòncầnđếntínhmạnglàmgì.

Mọingườicùngcười.ỨngBáTướcnói:

-Đểtôilạixinkểchuyệnvuinhomọingườinghe.Cómộtngườibịhổvồ,ngườicontraibènvácdaoxôngtớiđịnhgiếthổcứucha.Ngườichađangbịhổngoạmchặt,thấyvậybảoconrằng:"Conơi,cógiếthổthìcẩnthậnkẻohưbộdahổđó".

Mọingườinghexongcườihahả.trongkhiđóNgôĐạoquanđãsửasoạnxong,bướctớinói:

-XincácQuannhântớithắphươngvàđốtvàng.

Lạilấylásớranói:

-Đâylàlásớđãviếtrồi,chỉcònchừachỗđểviếttêntuổivàthứbậc,xincácvịchobiếtthùvịvàtônhúyđểtôiviếtvào.

Mọingườicùngnói:

-TựnhiênlàTâyMônĐạiquannhânđâylàhuynhtrưởngcủachúngtôirồi..TâyMônKhánhtiếplời:

-Đâuđược,phảitínhtheotuổitácchứ.Ứngnhịcalớntuổihơntôi,xinđểứngnhịcalàmhuynhtrưởng.

ỨngBáTướcvộicướplời:

-Nóinhưvậylàhạitôirồi.Thờibâygiờchỉnêntínhngôithứtheotàibađịavịchứđâutínhtheotuổitác.Tínhtuổithìcólẽtôilớntuổihơncả,nhưngnếuđểtôilàmđạicathìcóhaiđiềukhôngổn.Thứnhất,Đạiquannhânđâylàngườicóuycóđức,anhemainấyđềuphục.Thứnhì,tôithườngđượcmọingườigọilàứngnhịca,naylàmđạicathìviệcxưnghôsẽrấtbất tiện.Giảdụcóhaingười tới,mộtngườigọitôilàỨngđạica,cònngườikialạigọilàỨngnhịca,nhưvậyrồilàmsao?

TâyMônKhánhcười:

-Ứngnhịcathậtvuivẻ,lúcnàocũngkhôihàiđược.

TạHyĐạinói:

-TâyMôncacakhôngnêntừchốinữa.

MọingườicũngnhaonhaobắtTâyMônKhánhphảinhậnlàmđạica.TâyMônKhánhhaibalầntừchốikhôngđượcđànhnhậnlàmđạica.Ngườithứnhì làỨngBáTước,thứbalàTạHyĐại, thứtưlàHoaTửHư.SởdĩHoaTửHưđược tôn làm tứca, vì làngười có tiền.Ngoàira,mấyngườicònlạitựphânngôithứvớinhau.

NgôĐạoquan theođómàviết tên tuổimọingườivàosớ, rồi thắphương,mờimọingườitheovi.

thứquỳtrướcbànthờ.SauđóNgôĐạoquancấtgiọngđọcsớkếtnghĩa,nộidungtoànnhữngchuyệntốtđẹpnhưlàyêuthươnggiúpđỡlẫnnhau.Sớđọcxong,mọingườitheothứtựtiếnlênthắphươnglễthần,sauđóváinhaumỗingườitámváitrướcbànthờ,cuốicùnglàmlễtạthầnvàđốtvàng.Xongxuôi,NgôĐạoquanchobàylahaithiếurượuthịtthịnhsoạn.lâyMônKhánhchủtọa,mọingườitheovịthứmàngồi.NgôĐạoquanngồibêntiếprượu.Rượuđượcvàituần,mọingườibắtđầucườinóiầmý,mờimọcồnào,khôngcòngiữgìngìnứa.GiữalúcvôcùngnáonhiệtđóthìĐạiAnNhichạytớikềtaiTâyMônKhánhthưa:

-ĐạinươngsaitôithưavớigiagiarằngTamnươngởnhàlâmbệnh,xingiagiavềchosớm.

TâyMônKhánhlậptứcđứngdậynóivớimọingười:

-Khôngphải là tôimuốn làmmất vui bữa tiệc kết nghĩa hômnay,nhưngngườivợbacủatôiđang lâmtrọngbệnhởnhà,vậychotôiđượccáotừtrước,hômkhácsẽxinchuộtlỗi.

HoaTửHưnói:

-Tôivềcùngđườngvớiđạica,tôixintháptùngđạica.

ỨngBáTướcnói:

-Haivị tàichủđihết rồichúngtôiởđây làmsao?Hoatứđệphảingồilạimớiđược.

TâyMônKhánhnói:

-GiađìnhHoatứđệđâycũngneongười,đểHoatứđệvềcùngvớitôichocóbạn,vảlạicũngđểbênHoagiađượcyênlòng.

ĐạiAnNhitiếplời:

-LúctôitớiđâythìcũngthấyhoaNhịnươngsaingườiđemngựatớirướcHoa nhị gia đó. Vừa dứt lời thì thấymột gia nhân bước vàothưavớiHoaTửHư:

-Ngựađãcósẵn,nươngnươngmờigiagiavề.

TâyMônKhánhcùngHoaTửHưbướcracảmtạNgôĐạoquan,rồinóivớibọnỨngBáTướcrằng:

-Thôiđểchúngtôivề,anhemởđâyxincứtựnhiên.

Nóixonglênngựamàvề.Gầntớinhà.TâyMônkhánhtừbiệtHoaTửHưrồivàothẳngnhà.GặpNgôNguyệtnương.TâyMônKhánhhỏingay:

-Trácnhịthưlàmsao?

Nguyệtnươngđáp:

- Trong nhà có người bệnh, chàng nên cómặtở nhà luôn. Tôi sợchàngquávuivớihọnênsaiĐạiAnNhi tớimờivềchosớm.TrácNhịThưhồinàybệnhtìnhmộtngàythêmnặng,chàngcũngnênlưutâmsănsóc.

TâyMônKhánhvộivàotrongthămTrácNhịThưrồicảngàyhômđóởnhà.

Thời gian quamau, thấm thoắt đã tới trung tuần thángMười.Một

hôm,TâyMônKhánhngồitạiphòngkhách,đanggọigianhânđimờilang y tới coimạch cho TrácNhị Thư thìỨngBá Tước tươi cườibướcvào.Đôibênváichàorồianvị.ỨngBáTướcnói:

-Chẳnghaybệnhtìnhtẩutẩurasao?

TâyMônKhánhđáp:

-Cứmỗingàymộtnặngthêm,chẳngbiếtlàmsaochokhỏi.

Đoạnhỏi:

-Hômđómọingườivuivẻkhông?Tớichừngnàomớivề?

ỨngBáTướcđáp:

-VìNgôĐạoquanhếtsứclưugiữnênmãitớiquácanhhaimớigiảitán.Tôisaygầnchết,đạicavềnhàsớmmàlạihay.

TâyMônKhánhlạihỏi:

-Hômnaynhịđệđãăncơmchưa?

ỨngBáTướckhôngtiệnđáplàchưaăn,nênchỉnói:

-Thìđạicathửđoánxem.

TâyMônKhánhbảo:

-Chắcănrồi.

ỨngBáTướcchemiệngcười:

-Nhưvậylàđoánsairồi.

TâyMônKhánhcười:

-Đồquỷ,chưaănthìnóilàchưaăn,cònnóilôithôilàmgì.Đoạngọigianhândọncơmrượura.

ỨngBátướccườibảo:

-Đánglẽlàtôiăncơmrồi,nhưngvìcómộtchuyệnhaylắm,phảivộitớinóiđạicanênchưakịpănđó.

TâyMônKhánhhỏi:

-Chuyệngìmàhayvớikhônghay?

ỨngBátướcđáp:

-ThìcũnglàchuyệnhômtrướcNgôĐạoquannóivềconnghiệtsúcởnúiCảnhDươngđó.Hômquaconnghiệtsúcbịmộtngườidùngvõthuậthạrồi.

TâyMônKhánhnói:

-Nhịđệlạinóichuyệnbáláprồi,tôikhôngtinnhưvậy.

ỨngBátướcnói:

-Đạicakhôngtinthìđểtôixinnóirõchođạicanghe.NgườidũngsĩtaykhônggiếthổđóhọVõ,tênTòng,làconthứnhìtronggiađình.NgàytrướctịnạntạitrangtrạicủaTửĐạiquannhân.Saudóthìbịbệnh.bệnhkhỏithìrađinóilàtìmanhruộtcủamình:

LúcngườidũngsĩhọVõđingangCảnhDươngthìthìnhlìnhgặphổ,bèn dùng quyền cước đánh chếtmãnh hổ.ỨngBá Tước vừa nóivừavungtayvungchân,cứnhưlàchínhmìnhđãhạmãnhhổvậy.TâyMônKhánhbảo:

-Nếuvậythìăncơmxong,mìnhthửtớicoi.

ỨngBáTướcnói:

-Đạicaà,haymìnhđingayđi, rồicóđói thìghécao lâu tửuđiếmnàoănuốngsơsàicũngđược.

Chưanóixong thìđã thấyLaiHưngbưngcơmra.TâyMônKhánhbảoLaiHưng:

-Vàothưavớinươngnươnglàkhỏicầnlocơmnướcgì,rồingươidemquầnáorađâychota.

Thayquầnáoxong.TâyMônKhánhnắmtayỨngBáTướcmàđi.GiữadườnggặpTạHyĐại.Ta.

HyĐạicườihỏi:

-Haicacađicoivụđánhhổphảikhông?

TâyMônKhánhđáp:

-Phải.

TạHyĐạinói:

-Đườngbâygiờđangtắc,đikhôngđượcđâu.

Dođómấyngườibènvàomộtquánrượubênđườnggọirượuuống.Lát sau bỗng nghe ngoài đường ồn ào tiếng nhạc ngựa và tiếngtrống,mọingườiùaracoi,thìrađólàđámrướcngườicócôngđánhhổ.Đi trước là línhhuyện,rồi tớimột trángsĩcưỡingựabạch.TâyMônKhánhbiếtđólàngườiđánhhổ,bènđưataychỉmàbảo:

-Cácđệcoi,ngườinhưthếkiathìđâuphảilàcósứcbạtsơncửđỉnhđểhạnổimãnhhổ.

Mấyanhemvừauốngrượuvừabàntán.Naynóivềngườitrángsĩđảhổ,đólàmộtthanhniêntướngmạohùngdũnglẫmliệt,thândàibảythước,mặtmũikhôingô,khoảnghaimươilămtuổi,vaihùmlưnggấu,haimắtnhưsao.ĐólàVõnhị langởhuyệnDươngCốc.Trênđườngđitìmanh,VõnhịlangđãrataytrừhọachodânhuyệnThanhHà.TrihuyệnThanhHànghetinliềncholínhtớiđónrướcvềhuyệnđường.Tớinơi,VõTòngliệngxáchổxuốngsânrồi tiếnvàohuyệnđường,Tri huyệnbước ra nghênh tiếp, thấyVõTòng tuy khôi ngôtuấntúnhưngbềngoàikhôngphảilàngườicósứcmạnhđảhổ.Saukhi đượcmời ngồi, Võ Tòng kể lại đầu đuôi câu chuyệnmình taykhôngđánhhổ, quan lại nghe xong thảy đều kinh ngạc, kính phụclắm.TrihuyệnthânrótbachungrượumờiVõTòngrồisaixuấtkho,

lấynămmươilạngbạcrathưởng.VõTòngthưa:

-Tôitàihènsứcmọn,nhờphúcđứccủaTướngcôngmàmaymắntrừđượcnghiệtsúcnày,thậtkhôngdámnhậncông,nêncũngkhôngdámnhậnthưởng.Cácthợsăntronghuyệnđãvấtvảnhiềuvìnghiệtsúcnày,xintướngcônglấytiềnđóthưởngchohọ,nhưvậylạibiểulộđượccáiđứccủatướngcông.

Trihuyệnnói:

-Nếuvậythìxintùytrángsĩchiatiềnthưởngchohọ.

ĐámthợsănnghenóiVõTòngđánhchếtmãnhhổnênkéotớiđầysânhuyệnđể chiêmngưỡng.VõTòngbènchia sốbạcnămmươilạngchođámthợsănngàytrướcmặtHuyệnquan.HuyệnquanthấyVõTòngnhânđứctrunghậunhưvậythìyêumếnlắm,cóýtiếncử,bènbảo:

-TrángsĩlàngườihuyệnDươngCốcthìcũnglàchỗlânlýcủabảnhuyện, cho nên ta muốn mời tráng sĩ giữ giùmmột chức Đô đầutronghuyệnnàyđểgiúptatrừđạotặc,chẳnghayýtướngsĩrasao?

VõlòngquỳxuốngtạƠnmànói:

-Nếuđượctướngcôngthươngđếnthìmuônđờikẻhènnàykhôngquênơn.

Trihuyệnmừnglắm,bènlàmvănthưngay,cửVõTònglàmĐôđầu.CácLýtrưởngvànhữngnhàtaimắttrongvùngkéotớibáikiếnVõTòng. Võ Tòng cho thết tiệc suốt mấy ngày, tuy có ý định trở vềhuyệnDươngCốc để tiếp tục tìm anh, nhưng vì đã trở thànhmộtTuầnphủĐôđầucủahuyệnThanhHànênđànhởlại.TừđóxagầnđềunghedanhVõTòng.

Trởlạiquánrượubênđường,TâyMônKhánhuốnghơinhiềunêncóvẻsay,ứngBáTướcthấyvậybènbảo:

-Đạicaà,chúngmìnhvềthôi.

TâyMônKhánhkhôngđáp,chỉgụcxuốngbànmàngủ.Trongcơn

mộngchậpchờn.TâyMônKhánhdườngnhưthấymìnhtớimộtngôibiệtthự,bênngoàicóđềhàngchữ"Nhấtphiênphongtínnhịphiênhoa",bên trong làmột vườn toànkỳhoadị thảo, lại cómột cáihồtrongđóhoa senđuahươngphô sắc, đặc biệt là cómấyđóa senmàuhoàngkim.TâyMônKhánhngạcnhiênlắm,khôngngờtrênđờilạicóloạihoasenmàuhoàngkimnhưthế,bèntựtiệnvàoháimộtbôngđemvềnhàđịnhkỷniệm,nhưngđang lúcthòtayhái thì thấyngười trángsĩđảhổbước tớigọi,đồng thờivỗmạnhvàovai.TâyMôn Khánh lạnh toát cả người, bàng hoàng tỉnh mộng. Tây MônKhánhmởmắtnhìnxungquanhthìbiếtmìnhđangởquánrượu,vàhai người bạn vẫn còn đang tiếp tục uống, bèn đem chuyện trongmộngkểlạichohaibạnnghe,ỨngBátướcnói:

-Mộngnàythậtlạ,cólẽphảinhờmấyvịtăngtrongchùaVĩnhPhúcgiảichomớiđược.

TạHyĐạinói:

-Trờicũngđãmuộnrồi,màtẩutẩuởnhàlạiđangbệnh,mìnhnênvềđiđã.

TâyMônKhánhđứngdậytrảtiềnrồichiatayvớihaibạnlàvề.

Về tớinhà,nghĩ lạigiấcmộng,TâyMônKhánh tuycho làđiềm tốtnhưng không giải được, trong lòng cứ nghĩ ngợi buồn phiền.Chợtnhớ tới lời ứng Bá tước định tới chùa Vĩnh Phúc nhờmấy vị hòathượng giải mộng thì Trác Nhị thư lại lâm cơn mê sảng. NguyệtnươngsaiahoànNgọcTiêutamờiTâyMônKhánhvàophòngTrácNhịThư.TâyMônKhánhvộibướcvào.

Nguyệtnươngnói:

-HômnayTamnươnglạimêman.

TâyMônKhánhbướctớinhìn,biếtlàbệnhtìnhtrầmtrọnghơnnhiều,bènlấymộttấmdanhthiếp,saiĐạiAnNhitớimờiTháiyđếnchữatrị.SauđómũáođoànghoàngcưỡilừatớichùaVĩnhPhúc...

LạinóivềVõTòng,mộthômđangtảnbộtrênđườngthìngheđằngsaucómộtngườigọitênmìnhmàbảo:

-Hiềnđệà,hiềnđệđãđượccửlàmĐôđầuởhuyệnnàynênkhôngcònnghĩđếntanữachăng?

VõTòngkinhngạcquaylại,thìkhôngaixalạ,chínhlàVõĐại,ngườianhruộtmàbấylâunaychàngvẫnracôngtìmkiếm.

Nguyên làVõĐại từkhianhem thất lạc, vìgặpbuổigạochâucủiquếnênmớitớiđườngTửThạchtronghuyệnThanhHà,dựngnhàmàở,kiếmkếsinhnhai,nhưngVõĐại tướngmạoxấuxí,sức lựcyếuđuốinên thườngbịngườikhinh thườngkiếmăncũngchậtvậtlắm,bênmìnhchỉcóđứacongáimườihaituổilàNghênhNhi.Chacon sống heo hút như vậy được chừng nửa năm thì tiền bạc hếtnhẵn, phải tới nương náu tại nhà họ Trương ở phường Đại Nhai.Người trongnhàhọTrương thấyVõĐại thật thànêncũng thươngtìnhgiúpđỡnhờđóVõĐạicóvốn,làmnghềbánbánhđểsốngquangày.NhàhọTrương thấyvậycàngquýmến,giúpđỡ tận tình.VõĐạitươngđốiđãdễchịu.

ChủgiađìnhhọTrươnglàTrươngĐạiHộ,giatàiứcvạn,cócảtrămcănnhà tronghuyện,nămđóđãngoại lục tuầnmàdướigốikhôngmộtmụncon.MẹlàTừthị,loviệcnhàrấtnghiêmkhắcnêntrongnhàkhôngcónữgianhântrẻtuổi.ĐạiHộthườngđấmnghethanrằng:

-Tôingầnnàytuổirồi,mộtmụnconkhôngcó,traikhôngcómàgáicũngkhông,giatàiứcvạncũngchẳnglàmgì.

Ngườimẹbảo:

-Nếuvậythìđểmuamấyahoàntậpchochúnghátxướngđàncangàyđêmhầuhạchobớtphiềnmuộn.

ĐạiHộmừnglắm,tạƠnmẹ.Mấyhômsau,ngườimẹnhờmaimốimuachoĐạiHộhaiahoàntrẻđẹp,mộtngườitênlàPhanKimLiên,người kia tên làBạchNgọc liên.Ngọc liên khéo léo nhiều tài.KimLiên làcongáicủaPhanTàiởngoàicửaNam, từnhỏdãcónhansắchơnngười,lạicóđôibànchânnhỏbérấtxinh.Saukhichachết,ngườimẹnghèokhổquá,nêntừnămchíntuổiKimliênđãbịmẹbànvàophủVươngChiêuTuyên.TạiđâyKimLiênđượchọcđànhátlạiđượchọccảchữnghĩa.KimLiênchỉmớimườiba,đã tỏ raquyền

biếnlanhlợi,giỏiâmnhạc,khéotrangdiềm,rànhviệcnữcôngmayvá, viết chữ, đọc được sách, cử chỉ yểu điệu, biết quyến rũ ngườikhác.ĐếnnămnàngmườilămtuổithìVươngChiêuTuyênquađời,ngườimẹmớixinchonàngrađểbánchonhàhọTrươngvớigiábamươilạngbạc.TrươngĐạiHộchocảKimLiênlẫnngọcLiênhọcâmnhạc,Kimliênđãbiếtsẵnnênhọcrấtmau.KimLiênhọcđàntỳbà,cònngọcLiênhọcđàntranh.Từthịrấtquíhaingười,chohaingườiởchungmộtphòng,lạithườngcấptiềnbạcxiêmyvàcácđồtrangsức.Nhưng về sauNgọcLiên từ trần, chỉ còn lạiKimLiên, lúc đókhoảngmười tám tuổi, nhansắc lồ lộmuônphầnkiềudiễm,đượcTrươngĐạiHộnạp làm thiếp.Nhưngchưađượcnửanămsau thìĐạiHộlâmtrọngbệnh.KimLiênbịTừthịhànhhạđánhđập.ĐạiHộbiếtchuyện, thương lắm,định tìmngườiđànghoàngđemKimLiêngảcho.NgườitrongnhàđềunóilàVõĐạithựcthàtrunghậu,nêngảKimLiênchoVõĐại.TrươngĐạiHộcholàphải,bèngọiVõĐạitới,gảKimliênchomàkhôngđòihỏimộtxu, lạicònthêmchotiềnbạcnữa, tính ra cũngba trăm lạng.Sauđó thỉnh thoảng lại ngầmgiúptiềnbạcchoVõĐạinữa.Ítlâusau,ĐạnHộtrởbệnhmàchết.TừthịbèntrụcxuấtVõĐạivàKimLiên.VõĐạitìmtớithuêhaicănnhàcủaTây Vương Hoàng Thân ở đường Tử Thạch, sống với nghề làmbánh.PhầnKiml.iênthìtừkhivềlàmvợVõĐạimặtmàyxấuxí,tínhtìnhquêmùachấtphátthìghétlắmthườngtìmchuyệncãicọ,rồioántráchTrươngĐạiHộchorằngtrongđờihếtđànôngcontrairồihaysaomàlạiđemmìnhgảchomộtngườinhưVõĐại.Chohayđànbàcongáitrờichochútnhansắc,lạicótínhtìnhlanhlợi,thìđâucóchịusốngyênvớingườichồngtầmthường.Từxưatớinay,giainhântàitửđượcsốngbênnhaulàđiềuhiếmcóPhầnVõĐạithìcứchămchỉlàmăn,ngàyngàyđibánbánh,đếntốimớivềnhà.KimLiênởnhàmộtmìnhthìsuốtngàychỉnhìnnhansắcmìnhtronggươngmàthanvắnthởdàithươngtiếcchomình.

Âucũnglàthóithườngcủađànbàcongái,chẳngnêntráchlàmgì.

Mộthôm,nhâncóngườigánhhàngxénđingang,KimLiênvénrèmragọimuakimchỉ,muaxong,lạibuôngrèmxuốngmàquayvàonhà.NàongờTâyMônKhánhđingangtrôngthấy,nhậnngayranhansắctuyệttrần,liềnđểý,nhưngmuốnbướctớihỏithửthìkhôngtiệnvìcóỨngBáTướccùngđi,khôngkhéoléothìkhôngthànhsự.Đanglúctrùtrừchưabiếttínhsaothìmộtngườiđànbàtừnhàkếbênbướcra,đólàVươngmama.

Vươngmamagọi:

-Ứngnhịthúc!Điđâuvậy?

ỨngBáTướcbiếtrõtâmsựcủaTâyMônKhánh,nhưngchưabiếttìmcáchnàođểgiúp,chợtnghegọi,quaylạinhậnraVươngmamathìvuimừnghỏingay:

-Nhà bên cạnh đây là của ai vậy ? Tên tuổi nghề nghiệp thế nàoVươngmamađáp:

-Nhàbên tráinhà tôi làcủangườihọTrương,cócon trai làmviệctronghuyện, giađình chừngbảy támngười, giaphápnghiêmngặtlắm.NhịcacóquenbiếthọTrươngchăng?

ỨngBátướcbựcmìnhnói:

-Cònnhàbênnàythìsao?

Vươngmamađáp:

-Nhàbênnàylàcủamộtngườibuônbán,nhịgiahỏilàmgì?

ỨngBáTướcnóibừa:

-NhàđóhìnhnhưcủaVươngHoàngThân, tôicóngườibạncũngmuốn thuênhàcủaVươngHoàngThân,nênmuốnhỏigiá cảnhưthếnào.

Vươngmamanói:

-ThìnhàđólàcủaVươngHoàngThânrồi,cảhuyệnThanhHànàyailạikhôngbiết.Nếumuốnhỏigiácảthuênhàthìđểtôihỏichorồihômnàotôitớichobiết.

ỨngBáTướchỏitiếp:

-Nhàđóbuônbán,nhưngmàbuônbángìvậy?Saosuốtngàycứbuôngrèmkínmítnhưthế?Lạichẳngthấybóngngườinàocả.

Vươngmamanói:

-Chuyệnngườitathìmặcngườita,đểtâmlàmgì?

Nói xong quay vào nhà.Ứng Bá Tước thấy Vươngmama khôngchịunóivềngườithiếunữvừarồithìtronglòngnghihoặclắm,bèncùngTâyMônKhánhtiếptụcđi.CũnglúcđóVõĐạiđibánbánhtrởvề,từxathấyứngBáTướcđứngnóichuyệnvớiVươngmama.LúcVõĐại tớigần thìứngBáTướccũngvừabỏđi.VõĐại lấy làm lạlắm.ỨngBáTướcvàVươngmamathìkhôngthấyVõĐại.

Vàotớinhà,VõĐạicàngsinhnghi,bènbàntínhvớivợlàdọnnhàđinơikhác.KimLiênnói:

-Ởđây thuêmướnchậthẹpcũngbất tiện, chi bằnggomgóp tiềnbạcmuamộtcănnhàđànghoàngmàởchongườingoàikhỏikhinhkhi.

VõĐạinói:

-Làmgìcótiềnbâygiờ?

KimLiênhỏi:

-Chànglàthânđànôngmàkhôngkiếmratiền.Thôi,mấythứtrangsứccủatôiđó,đemcầmđimàlấytiền,saunàycóănthìsẽchuộclại.

VõĐạinghelờivợ,gomgópcầmcốđượcíttiền,thuêmộtcănnhàlầubốnphòng,ởgầnhuyện,rấtđẹpđẽyêntĩnh.Saukhidọntớinhàmới,VõĐại lạivẫn tiếp tụcbánbánh. ít lâusau thìVươngmamacũngdọntớiởnhàkếbên, lại trởthànhhàngxómcủaVõĐạinhưtrước.

Tình cờ hôm nay VõĐại gặp lại em ruộtmình. Anh em gặp nhaumừngrỡkhônxiết.VõĐạimờiemvềthà,lênlầunóichuyện,lạigọivợragặpmặt,đoạnnóivớivợ:

- Người dũng sĩ tay không đả hổ tại núi CảnhDương ngày trước,chínhlàemcủachúngtađây.

HiệnnhịđệđangsungchứcĐôđầu.

KimLiênchắptaynóivớiVõTòng:

-Xinchàothúcthúc,chúcthúcthúcvạnphúc.

VõTòngcũngvộithilễ,cúigậpngườimàvái.KimLiênbướctớiđỡVõTòngdậymàbảo:

-Xinthúcthúctựnhiênđểtôikhỏimangtội.

VõTòngvộiquỳngayxuốngnói:

-Xintẩutẩunhậnlễramắtcủatôi.

Haingườicứdùngdằngrồicảhaiđềuquỳxuốnglạynhau.Sauđó,NghênhNhiđemtràra.AnhemVõĐại,VõTònguốngtràtròchuyện.VõTòng thấynhansắcchịdâumình thìkhôngđượcyên lòng.Látsau,VõĐạiraphốmuađồănđểlàmtiệcđãiem.VõTòngởlạitrênlầu,bỗngnghetiếngNghênhNhikhócdướinhà,vộixuốnghỏi:

-Saocháukhócvậy?

NghênhNhikhôngđáp,chỉnhìnKimLiên.Kimliênnói:

-Thúcthúckhôngbiết,consúcsinhnàyhưlắm,lạiđượccacacủathúc thúcnuôngchiềunênkhôngbiết sợai, tôi nói nó cũngchẳngthèmnghe.

VõTòngbảo:

-Tẩutẩucũngchẳngnêntráchmắngcháu.Cháunócònnhỏ,màcacatôikhôngcócontrai,chỉcómụncongáidólàniềmanủimàthôi.

KimLiênnói:

-Thúcthúckhôngbiếtđấythôi,cóphảilàtôiđánhnóđâu,chẳnglàhồinãytôisainósangbênVươngmamacạnhđâymượncáibìnhrượuvềđểmuarượumờithúcthúc,vậymànólơđễnhthếnào,làm

vỡngaycáibìnhrượucủangườita.CũngmaylàtôivớiVươngmamalàchỗthântìnhchứkhôngthìphảiđềnchongườitarồi.

Võtòngnói:

-Nếuvậythìthôi,cógìphảinóinữa.

Đoạnbước racửađứngchờanh, rồinhânđóđịnhdạobướcxemphốxáloanhquanh,nhưngKimLiênđãbướctheonói:

-Xinnhịthúcđừngđiđâu,nhàtôiđimuađồăncũngsắpvềrồiđó.

VõTòngquaylạinói:

-Tôicũngchỉđịnhđiloanhquanhđâymàthôi.Cũnglúcđó,VươngmamatừbêncạnhchạyrahỏiKimLiên:

-Vịnàylàaivậy,cóphảilàthânthíchcủađạigiabênnhàchăng?

KimLiênđáp:

-Mamaà,đâylàemruộtcủađạigiatôi,mớisungchứcĐôđầuđóVươngmamanói:

-Thảonàotướngmạođườngđường,oaiphonglẫmliệt,nhưngsaoanhemruộtmàkhácnhaumộttrờimộtvựcnhưvậy?

VõTòngquay lạinhìn thẳngvàoVươngmamaVươngmamacúiđầumàquayvàonhà.VõTòngthấyVươngmamacóvẻgianxảo,bènhỏiKimliên:

-NgườiđànbàvừarồicóphảilàVươngmamaởkếbênchăng?

KimLiênđáp:

-PhảiđóĐangnóichuyệnthìVõĐạimuarượuthịtvềtới,đưachovợbảolàmtiệcmaumau.KimLiênnói:

-Mộtmìnhtôilàmsợkhôngkịp,cólẽnênchoNghênhNhisangmờiVươngmamaquađây làmgiúp, rồimờiVươngmamadùng tiệc

luônchovui.

VõĐạinói:

-Vậycũngđược.

RồitựmìnhchạysangnhờVươngmama.

Tiệclàmxong,chodọntạicáibànlớntrênlầurồimờiVõTòngăn.Bữatiệcrấtthịnhsoạn.VươngmamathấycáibìnhrượumìnhchomượnbịvỡmộtmiếngnhỏbènhỏiKimLiên:

-Cáibìnhrượusaolạithếnày?

KimLiênnói:

-Cũngtạicáiconsúcsinhnhànàyđó,thôiđểchanókiếmcáikhácđềnchomama.

Nóixonghâmrượu,tựtaymanglênlầu.VõĐạimờiemngồiđốidiệnvớimình.VõTònghỏi:

-CháuNghênhNhiđâu?

VõĐạinghehỏi,đangđịnhgọiconthìKimLiênđứngbênnói:

-Chắcnólạirađườngchơirồichứkhôngđâu.

Nóixongngồixuốngcạnhchồng,trótrượuramờiVõTòng.

VõĐạibảo:

-Hômnaynhịđệchắcrảnhrang,xincứuốngrượuthậttình.

VõTòngđáp:

-Chỉsợtronghuyệncóchuyệngìcầnmàthôi.

Anhemvừaănuốngvừachuyện trò.VõTòngănuốngnosay rồinói:

-Thôitôicũngđủrồi,xinđểhômkháctớithămcacavàtẩutẩuNóixong đứng dậy cáo từ. Vợ chồng VõĐại đưa tiễn Võ Tòng ra tớiđường.VõĐạibảo:

- Nhị đệ cũng nên năng tới đây với tôi, anh emmình trò chuyện,chẳnggìcũnglàruộtthịt.VảlạinhịđệbâygiờđườngđườnglàmộtvịĐôđầutronghuyệnnày,hàngxómlánggiềngbiếttôi làanhruộtcủanhịđệthìcũngphảinểvì.

VõTòngvânglờirồicáotừmàvề...--------------------------------

1. SùngTrinhlàniênhiệucủaMinhNghệTông(1628-1644),ôngvuacuốicùngcủanhàMinh

Hồi2

CAOTĂNGĐOÁNMỘNG,NGHĨAĐỆTẶNGLỜI

LạinóivềTâyMônKhánhtớichùaVĩnhPhúctìmgặpvịcaotănghọThíchđểnhờđoángiấcmộnglạnơiquánrượu.Tớicổng,vịtăngtrụtrìnhậnraTâyMônKhánhtạigầncổng.TâyMônKhánhngẩngđầunhìn,trêncổngcótấmbiểnviếtbốnchữlớn"Đạihùngbảođiện",đólà thủbútcủatể tướngđươngtriều làTháiKinh.Bêntrongcổng làmộtbức tượngPhậtDiLặcvĩđại.Từcổngvào, theomộtcáihànhlang thì tớiphòngkhách,nơiđâyvị tăng trụ trì vàTâyMônKhánhphânngôichủkháchmàngồi.Vịtănghỏi:

-LâulắmĐạiquannhânkhônggiánglâmnơinày,naytớiđâyquảlàquýhóalắm.ChắclàĐạiquannhânvẫnđượckhanganvạnphúc.

TâyMônKhánhnói:

-Xincámơnđãcólờihỏithăm,nhưnghômnaytôitớiđâyvìnghenóichùanhàcómộtvịcaotănghọThíchgiỏiđoánmộng.Phảivậychăng?

Vịtăngđáp:

-Thưaphải,nhưngvịhòathượngđóchẳngchịuchămchỉtụngkinhniệmPhậtgìcảlàsuốtngàychỉngủlibì,giờnàychưachắcđãdậy.Xinđểbầntăngvàocoithử.

TâyMônKhánhnói:

-Vâng,sưphụvàocoigiùm.

Vị tăng quay vào, tìm hòa thượng họ Thích, nói rõ việc Tây MônKhánhtớihỏiđểnhờgiảimộng.

HòathượnghọThíchlơđãnghồilâu,rồichẳngnóichẳngrằng,nằmxuốnggiườngđịnhngủ.Vịtăngtrụtrìphảidựngdậy,lôirangoàidiệnkiếnTâyMônKhánh,nhưnghòathượnghọThíchvùngvằngbảo:

-Cáigìmàđạiquanvớichẳngđạiquan.Tôiđangmuốnngủ,ôngTâyMônĐôngMôngìđómuốntôigiảimộngthìphảivàođâychứtôikhôngđiđâucả.VịtăngtrụtrìkhôngbiếttínhsaotrướctháiđộđiênkhùngcủaThíchhòathượng,đànhrangoàinói:

- Thích hòa thượng hiện đang ngủ, nếu quảĐại quan nhânmuốnđượcgiảimộngthìxincảmphiềnquábộvàongọaphòng,nhưvậycóthểngồilâuđểngheđoánchođầyđủrõràng.

TâyMônKhánhgậtđầu:

-Vậycũngđược.

Nói rồi đứng dậy theo vị tăng vào ngọa phòng, nơi đây không khíthanhu,cựckỳyêntĩnh.Thíchhòathượngđãngủkhoèo,tiếngngáyvanglênđềuđều,vịtăngtrụtrìlạiphảitớigọidậy,Thíchhòathượngtừtừmởmắtnhìnrồinói:

-ThìralàTâyMônKhánh,cómộnggìkỳlạthìnóiđi.

TâyMônKhánhđangmuốnđượcgiảimộngnêntuyngheThíchhòathượnggọitênmìnhramàvẫnkhôngđểý,chỉđáp:

-Hômquatôiuốngrượuquásaytạimột tửuquán,rồingủthiếpđimàmộngthấytớimộtngôibiệtthự,cổngcódềbảychữ.

Thíchhòathượngngắtlời:

-Bảychữgì?

TâyMônKhánhđáp:

-Bảychữđólà"nhấtphiênphongtínnhịphiênhoa",viếttheolốiđạitự.Vàotrongthấymộtkhuvườnđầykỳhoadịthảo.Lạicómộtcáihồtoànsenđangnở,màcónhữngbôngsenkhôngphảimàutrắng,khôngphảimàuđỏ...

Thíchhòathượnglạingắtlời:

-Chắclàmàuhoàngkim.

TâyMônKhánhgiậtmình:

-Làmsaosưphụbiếtlàmàuhoàngkim?

Thíchhòathượngkhôngtrảlờithẳngmàchỉnói:

-Mộngnàylànhítdữnhiều.

TâyMônKhánhlolắng:

-Dámxinsưphụgiảngcho.

Thíchhòathượngkhôngtrảlờimàhỏilại:

-Mộngđócóhếtkhông?

TâyMônKhánhđáp:

-Mộngchưahết,vì lúc tôi thấyhoasenhoàngkimđẹpvà lạđangđưatayháithìbỗngnghemộtngườilớntiếnggọi,rồiđậpmạnhvàovaitôi,đólàlúctôitỉnhdậy.

Thíchhòathượnglạihỏi:

-Cónhậnrahoặcquenbiếtgìvớingườigọiđókhông?

TâyMônKhánhđáp:

-HìnhnhưngườiđólàVõTòng,ngườiđãđánhchếtmãnhhổtạinúiCảnhDươngngàytrước.

Thíchhòathượnggậtgù:

-Nếuvậythìnghebầntănggiảimộngđây.

Nóixongđọcbốncâuthơ:

Mộtlầntingiómấylầnhoa,Chỉrõhọngười,khôngnóingoa.

Saulúcsenvàngtayđãhái,Uyênươnggặpgỡchẳngđâuxa.

TâyMônKhánhnghexongngạcnhiênnói:

TôiquảkhôngquenbiếtvớingườihọPhan1nàocả,màcũngkhônghẹnướcnhânduyênvớingườinàohọPhan.Thíchhòathượngbảo:

-Đólàthiêncơ,bầntăngchỉcóthểnóivậymàthôi.

Nóixong lạiquay ragiườngmàngủ.TâyMônKhánhđành theovịtăngtrụtrìtrởraphòngkhách.

Uốngtràxong,TâyMônKhánhđểlạiítbạcrồicưỡilừatrởvềnhà.Vềtớinhà,ĐạiAnNhirađón,TâyMônKhánhhỏi:

-Tađivắng,cóaitớikhông?

ĐạiAnNhiđáp.

-CóỨngnhịgiatới,đangngồichồtạiphòngkhách.

Tây Môn Khánh vội bước thẳng vào phòng khách. Ứng Bá Tướcđứngdậynói:

-Đạicamớivề.

TâyMônKhánhbảo:

-NhịđệxuitatớichùaVĩnhPhúcđểnhởđoánmộng,nhưnglãosưhọThíchchỉlàmtabựcmìnhmàthôi.

ỨngBáTướcvộihỏi:

-Saovậy?

TâyMônKhánhkể lạiđầuđuôi, từ tháiđộkhinhđờiđếnngônngữngạomạncủaThíchhòathượng,rồiđưachoứngBáTướcxembốncâu thơđoánmộngchép trêngiấy.ỨngBáTướcxemkỹbốncâuthơrồinói:

-Bốncâuđoánmộngnàykểcũngkhôngphảilàkhóhiểu.Mỗilờimỗichữđềurõrằng,cứtheođóthìtươnglaiđạicasẽcómộtvịtẩutẩuhọPhan,đâychínhlàchuyệnuyênươngtốtđẹp.Cònhaichữ"senvàng", tứckim liên, thì ta thườngcócâu"tam thốnkim liên", tức làsauđóđạicasinhđượcnhữngđứaconđẹpđẽđángyêu.Lúcđóthìbọnđệsẽđượcuốngrượumừng...

ĐangnóithìthấyĐạiAnNhivàothưa:

-CóTạđạigiatới.

TâyMônKhánhvàỨngBáTướccùngđứngdậychàohỏi.TạHyĐạiantọa.TâyMônKhánhhỏi:

-Saotớitrễvậy?

TạHyĐạiđáp:

-Tại hồi nãycònmắcngồiuống trà vớimộtngườibạnởnhàcủanàngPhanTiểuHồngtrongngõTrườngXuân,nênbâygiờmới tớiđược.

ỨngBáTướchỏingay:

-CóphảiPhanTiểuđồngmàđôibànchânnhỏxíuphảikhông?

TạHyĐạiđáp.

-Phảiđó,bànchânnàngnhỏlắm.khôngquábatấc.Mànhịcahỏilàmgìvậy?

ỨngBáTướcbènthuậtlạiđầuđuôiviệcTâyMônKhánhngheđoánmộng.TạHyĐạinghexongnói:

-NàngPhanTiểuHồngnàyđúnglàhọPhan,lạicónhansắccálặnnhạnsa,khóngườibìkịp.Haylàbâygiờanhemmìnhtớiđóchiêmngưỡngsắcđẹpcủanàng, thưởng thức thúvui tưởngcũngkhônghạigì.

TâyMônKhánhbảo:

-Bâygiờcũngtrưarồi,mìnhăncơmđãrồiđicũngkhôngmuộn.

BènquaylạigọiĐạiAnNhi,bảodọncơmrượu.Mộtlátsau,cơmnorượusay,bangườikéonhautớihẻmTrườngXuân...

LạinóivềnàngKimLiên,vốnchánghétngườichồngthậtthàxấuxílàVõĐạimàthươngxótnhansắccủamình,đếnkhiVõTòngtớinhàăncơm,KimLiênbắtđầusaymêemchồng,tronglòngchỉnghĩtớichuyệnbướmong,nhưngtrướcvẻuynghianhhùngcủaVõTòng,KimLiênvẫnthấyesợ.CònVươngbà,ngườilánggiềngkhítvách,lại làngườigiỏinghềdụdỗđànbàcongái,xúibẩylàmchuyệnbạihoạitiếtdanh.Ngàytrước,cómộtthươnggiabuônbándượcphẩmtạiĐôngKinhsaymêmộtngườicongái,thânthíchcủamộtvịquantronghuyệnThanhHà,nhưngkhôngbiếtlàmsao.SauđóthươnggianàynhờngườichỉtớiVươngbà,đưaít lạngbạcnhờlohộ,Vươngbànhậnlời.Chỉmấyngàysau,Vươngbàlàmquenđượcvớingườicongáiđó,rồimượncớrủnàngđi lễchùa,nhưnglạiđưanàngtớinhàmìnhđểngườithươnggianọđượcgặp.

LạicómộtngườilàThiĐạiTử,nhàởtrướchuyện,muốncướicongáicủaĐôngSáchTử,mởcửahàngbuôngạo.Ngườicongáinàyđã hứa hôn với con trai thứ của Chu Đại Hộ. Thi Đại Tử biết làchuyện mình khó thành, đang thất vọng thì có người giới thiệuVươngbà.ThiĐạiTửbènđemtiềnbạctớinhàVươngbà,xinnhậnVươngbà làmẹnuôi, rồi nhờ lo chuyện.Vươngbànhận lời.HômsauVươngbàtớidòhỏiconnuôicủaChuĐạiHộlàChuPhúc,ChuPhúcngàytrướclàgianhânthântínnhấtcủaChuĐạiHộ.

Vươngbà kể hết chuyện choChuPhúc nghe, dặnChuPhúc dèmphavớiChuĐạiHộrằngngườicongáinhàhànggạokhôngđượcđứngđắn,rồitặngChuPhúcmộtsốbạc.Chuphúclàđứahamtiềnnênnhậnlời.

ChuĐạiHộvốnngườingay thẳng,giapháp rấtnghiêm,ngheChuPhúcnóivậythìnổigiận,chogọibàmốiđếnnóichuyệnthoáihôn,ĐôngSáchTửgiậnlắm,nóivớiVươngbà:

-Congáitôirấtmựcđoanchính,xưanaychưahềcóđiềutiếnggì.NayChuĐạiHộnghelờinóikhôngđâumàthoáihôn,bỉmặttôi.Tôi

phảinhờngườilàmđơnkiệnChuĐạiHộmớiđượcVươngbànghevậythìmừnglắm,nhưnggiảvờkinhngạcmàbảo:

-Saolạicóchuyệnđóđược.Cứnhưtôithấythì lệnháiđâyquảlàhiền thục nết na, cả ngày không ra khỏi cửa,một dạgìn vànggiữngọc,lẽranhàhọChukhôngcóphúcđểcướiđượclệnhái,vậymàcònlàmbộnọkia.Nhưngvàngthậtđâusợlửa,lệnháiđâyđâuphảilà ế ẩm gì. Nếu bây giờ đem chuyện lên quan thì phiền phứcmàchẳnglợigì.Theotôithìnêntínhcáchkháchayhơn.

Ngườichatuyđanggiận,nhưngngheVươngbànóicũngcólý,bènhỏi:

-Nhưngmàlàmcáchnàođểgiữthểdiệnbâygiờ?Hay là lạinhờmaimốilochocháuđámkhácđểnhàhọChubiếttay?

Vươngbàmừngquánóingay:

-Nếuvậythìkhỏiphảinhờaichomấtcôngmàlạimiệngtiếng,đểtôixintậnlựclocho.ChỉítngàysauThiĐạiTửđượctoạinguyện,màVươngbàăntiềnđượccảđôibên.VàichuyệntrênđâyđủchothấyVươngbàlàngườithếnào.

Trở lại chuyệnKimLiên,Vương bà thấy nàng đẹp đẽ như thếmàphải làmvợmộtngườinhưVõĐại, thìđoánbiếtngay tâmsựcủanàng, lạibiếtnàngkhôngcóaibầubạnnên lân lachuyện trò,dầndầntrởthànhthânthiết.VươngbàthườnglãnhquầnáovềchoKimLiênmayvá,rồitìmđủcáchlygiánvợchồngVõĐại,Kimliên.

MộthômKimLiênnóivớiVươngbà:

-Mamaà,mamathấyemchồngcủatôithậtlàhãnhdiệnbiếtbao.Chúấytàibadũngmãnh,taykhôngđánhchếthổdữCảnhDương,màtướngmạolạivôcùngđẹpđẽ.Vươngbàtiếplời:

-Thìtôicũngvẫnnghĩnhưvậydó.Tôicũngcònnghĩtớicônữa.Côlàngườinhansắc tuyệt trần thếnày,đáng lẽphải lấyngườichồngxứngđáng,nàongờtrờigiàcayđộc,bắtcôphảikhổ.Àmàcólẽcôcũngbiếtchuyệnnày,hômnọlúccôramuakimchỉ,cóngườiđểýđấynhá.KimLiênvộihỏi:

-Cóphảingườimặcáoxanhhômđóchăng?Màaivậy?

Vươngbàlữnglờ:

Khôngnóirathìthôi,mànóirathìlạitứccười.

KimLiênnônnao:

-Mamaà,bâygiờkhôngcóaiởnhà,xinnóichotôingheđi.

Vươngbàcười:

- Người đó làỨng nhị gia, bạn của TâyMôn Đại quan. Đại quannhâncócửahiệudượcphẩmlớnnhấtởđây.ỨngnhịgiatênthậtlàBáTước,cònTâyMônĐạiquannhâncướimộtkỹnữlàLýKiềuNhivềlàmvợthứnhì,đólàdocôngcủaỨngnhịgia.

KimLiênhỏi:

-CònvịTâyMônĐạiquannhântrongnhàcómấyngườithiếp?

Vươngbàđáp:

-VìĐạiquannhânchưacócontrai,ngườichínhthấtlạiđãquađời,hiệncóbangườivợ.NgườithứbalàTrácNhịThưhiệnđangbệnhnặng, sợ khôngqua khỏi, nênĐại quannhânhìnhnhưcũngđangmuốncướithêmmộtngườivợnữa.

KimLiênlạihỏi:

-MamacóquenvớiỨngnhịgiakhông?

Vươngbàđáp:

- Quen chứ sao không ?Ứng nhị gia hiện nhờ vả Đại quan nhânnhiềulắm,tuycólãnhítviệctạihuyệnnhưngcũngchẳngkiếmđượcbaonhiêu.

KimLiênhỏi:

-Hômđó tạisaoỨngnhịgia lại tớichỗmìnhở lúc trước?Màcóchuyệngìđángcườinhưmamamớinói?

Vươngbàcườibảo:

-Chuyệnbuồncườiđó,tôicũngchẳngnênnóichocônghelàmgì.

Nóixongđứngdậyđịnhđi.Kimliênvộinói:

-Xinmamanánlạiănbánh,uốngnướctràđã.Hômnaycũngcóemchồngtôitớichơithìphải.Bâygiờthìmờimamadùngchútđỉnhchongonmiệngrồinóichuyệnchotôinghe.

Vươngbàngồixuốngnói:

-Mờimấythứnàythìkhôngđược.Cômuốnnghetôinóithìphảimờitôiuốngrượumớiđược.

KimLiênnói:

-Rượuthìcó,nhưngkhôngcóđồnhắm.Xinmamacứngồiđây,đểtôisaiconNghênhNhinóraphốmuaítthịtquayvề.

Vươngbàcườiỡmờ:

-Bâygiờtôikhôngmuốnthịtquay,màmuốnnhắmrượuvớithịtcủacôthìcôcóchịukhông?

KimLiênđáp:

-Mamamuốngìcũngdượchết.

Haingườicùngcười.SauđóVươngbàbảo:

-Thôithìđểtôinóichomànghekẻođêmlạikhôngngủđược.HômđóỨngnhịgiahỏithămvềmấynhàhàngxómcủatôi...

KimLiênngắtlời:

-Hỏinhữngnhànàovậy?

Vươngbàbảo:

-Thìcôthửđoánxem.

KimLiênnói:

-HàngxómcủamamalúctrướcthìngoàinhàhọTrươngsangtrọnghơncả,chỉcònnhàbánbánhbênchúngtôivànhàbánrượubênkiamàthôi.

Vươngbànói:

-Côà,bêncôvớibêntôilàhàngxómkhítváchthìcũngnhưlàmộtnhà,chonênđãhỏiđếntôitứclàhỏibênnàychứcònhỏinhànàonữa?KimLiênsốtruột:

-Nếuvậythìtôiquảkhônghiểutạisao,màỨngnhịgiahỏinhữnggìvậy?

Vươngbàlạinóilảngra:

-Ngườisángsuốtnhưcôthìkhôngphảinóinhiều.Bêntôichẳngcóaitrôngnhà,màtôisangđâycũnglâurồi,thôiđểtôivề,cógìngàymaimìnhnóichuyệntiếp.

KimLiênvộinắmcánhtayVươngbàníulạimàbảo:

-Mamaà,tôiđãcoimamanhưmẹthìmamacòngiấutôi làmgì,xinnóichohếtđã.

Lúcđóvươngbàmớichịu tonhỏkể lạihếtnhững lờihỏihancủaỨngBáTước hôm trước, lại không quên thêmbớt để đánhmạnhvàotâmlýKimLiên,sauđócáotừmàvề.

Sau khi nghe chuyện Vương bà, Kim Liên càng thêm chán ghétchồng, tuynhiêncònsợthế lựccủaVõTòngnênchưadámvộivãlàmđiềusằngbậy,tráilạicòntựnhủlàphảikhéoléohơn.

MộthômVõĐạibánbánhxongtrởvềnhà,vàophòngtrongthấycócáiáođoạnhàngởgiữagiườngbènhỏivợ:

-Áonàycủaaiđây?

KimLiênđáp:

-Chàngmặcthửcoixemcógiốngngườitakhông?

VõĐạivừatứcvừathẹn,mắngrằng:

-Nànglàngườiđànbàtrắcnết,quầnáongườikhácsaolạiởtrongphòngnày?

Nóixong,khôngđợivợphântrần,liênxônglạimàđánhđá.KimLiênbịđánhđau lắm,nênkhóckhôngnóinên lời.NghênhNhi thấychanổigiậnđánhđậpmẹkếthìsợquákhócầm.ĐúnglúcđóVõTòngtới,bèntậnlựccanrarồihếtlờikhuyêngiải.Sauđómớihỏinguyêndo.VõĐạicơngiậncònđangbừngbừng,tứcquákhôngnóiđược.CònKimLiênthìnínkhócđáp:

' -Thúc thúcà,chẳngquachỉvìcáiáophảigiónàymàthôi.Tôiởnhàphảimayváthêmthắt,cáiáođólàdoVươngbàởcạnhđâyđưachotôiđểlàmmẫu.Vậymàchồngtôikhônghỏimộtlời,thấycáiáolạtrongphònglàxônglạiđánhtôitànnhẫn.Nhưngthôi,nóilàmgì,tôinhưthếnàymàphảichịunhữngchuyệnđaulòngnhưthế.TừnaythìmộtVõĐạichứmườiVõĐạicũngkhônglàmgìnổitôiđâu.

VõTòngquaylạinóivớianh:

-Cacathậthồđồquá, thấycáiáo lạ thìcũngphảihỏichorõràngchứ,chưagìđãthượngcẳngchânhạcẳngtaynhưvậy.Lỡquátaycóphải lại tốn tiền thuốc thangmà lạibuồnrầuhốihậnkhông.Tụcngữcócâu"giađạobấthòa,ngườingoàikhinhrẻ",giađìnhcacachỉvẻnvẹncóbangườimàcũngkhôngyênấmđượcsao.Tôixincacađừnggiậnnữa..

VõĐạibâygiờmớinói:

-Nhưngnhịđệtínhxem,cógìthìphảinóira,áolàmmẫuthìnóilà

áolàmmẫuchứsaolạicứimlặng.Bâygiờthìnhịđệnghelờiconđànbàđólàmgì.

VõTònglạiquaysangKimLiên:

-Tẩutẩunóivậy,tôinghĩđólàsựthật,nhưng,từnaycóquầnáolạdùngđểlàmmẫutrongviệcvámaythìtẩutẩunêntreođànghoàngởphòngngoàithìhơn.VõĐạithấyemnóicólýthìcũngnguôigiận,bèndịungọtbảo:

-Saomấyhômnaykhôngthấynhịđệtớichơi,haylàbậnviệc?

VõTòngđáp:

- Suốtmấy hôm trước, trong huyệnThanhHà này có nhiều vụ ánphảigiảiquyết,emphảiluônluônởbênhuyệnquan.Hômnaycôngviệcxongxuôinênmớirảnhrang.NếukhônggiúpđỡhuyệnquanthìcáichứcĐôđầunàyquảlàvôdụngrồi.VõĐạibảo:

-Nếuhômnayrảnhrangviệcquanthìởlạiđâyuốngchénrượuănmiếngcơmchovui.VõTòngnói:

-Emkhôngănuốnggìđâu,rảnhthì tới thămcacavàtẩutẩuthôi,việckhôngbiếtđâumànóitrướcsợlạicóviệcbâygiờ.

ĐoạnquaysangKimLiên:

-Tẩutẩuà,vợchồngxôxátlàchuyệnthườngtình,cũngchẳngnênbuồngiậnlàmgì.

KimLiêncướplời:

-Thìvừarồi thúcthúcnhìntậnmắtđó, tôicócãicọtiếngnàođâu,chỉcóanhấyđánhtôimàthôi.

VõTòngbảo:

-Thôichuyệnđãquarồi,nênbuôngrèmđóngcửachongườingoàikhỏidòmngó.

Nóixongcáotừmàđi.VợchồngVõĐạilạitiếptụcđấukhẩumộthồinữa.Vươngbàởsátváchnênngherõđầuđuôi,bènsanggọicửa,địnhvàokhuyêncannhưngnghecó tiếngVõTòngở trongnênsợmàquayvềnhà.

Hồisau,chờchoVõĐạiđikhỏi,Vươngbàmớisangbảo:

-Hômqualàmgìmàầmlênvậy?

KimLiênđáp:

-Thìcũngtạicáiáomàmamađemquachotôidó.Tênvũphunhìnthấycáiáo,chẳngbiếtnếptẻrasaolàđãxôngvào..nhtôi.Thậthômquatôibịmộttrậnđònoanuổng.Mamaxem,ngườinhưthếthìcònracáigìnữa.Nhưngnóithật,nếutôiquảcólàmđiềugìthìcóđánhtới chết tôi cũng chẳng sợ.Giết người thì phải đềnmạng chứđâuphảichơi.Vươngbànói:

-Nếuvậythìlỗitạitôi.NếutôibiếtVõĐạigianhỏnhenthếthìtôiđâucóđưaáosangđểcômayválàmgì.Bâygiờtôicóhốihậnthìcũngđãmuộnrồi.

KimLiênvộinói:

-Saomamalạinóivậy?ChắclàVõĐạingheainóixấutôinênmớikiếmchuyệnđấythôi.Nếukhông,làmsaohắnbiếtđượclàtôiđangchánghét hắn để rồi kiếm cớđánhdập tôi ?Chắc là bây giờ hắnđangnghingờtôilắmđó.Mamaơi,cólẽtôiphảichếtquá,gặpphảithằngchồngnhưthếthìsốngđểlàmgì.

Vươngbàkhuyên:

- Cô ơi, phiền giận làm gì cho hại sức khỏe, cho phai nhan sắc.Ngườitathườngnói"sôngcókhúc,ngườicólúc",rồicũngcóngàycôđượcsungsướngchứ.Côcòntrẻđẹpchứđãgiàxấunhưtôiđâumàsợ.

KimLiênbảo:

-NếuquảđượcnhưlờimamathìtôixinhếtlòngtạƠntrờiđất.

Hai người đang nói chuyện thì con trai Vương bà là Vương Triềusanggọimẹvề,nóilànhàcókhách.Vươngbàvộiđứngdậycáotừ.LạinóivềTâyMônKhánhcùngỨngBáTướcvàTạHyĐạitớingõTrườngXuân, hỏi PhanTiểuHồng.MẹTiểuHồng thấyTạHyĐạimớiđiđãquaylạithìlấylàmlạ,hỏi:

KìaTạđạigia,đãtrởlạiđấyư?Cầngìkhông?

ỨngBáTướcđápthay:

-Chẳngcầngìcả, tớiđâyđểngắmhoamàthôi.BàmẹTiểuHồngtoétmiệngcười,dẫnbangườivàophòngTiểuHồngmờingồi.LúcđóthìTiểuHồngkhôngcónhàvìđượcgọitớiháttạinhàmộtngườitênlàTrầnĐạiHộ.TâyMônKhánhbiếtTiểuHồngkhôngcónhàthìbuồnlắm.ỨngBátướcnói:

-Đãtớiđâythìcứngồichờmột lát,nàngcũngsắpvề lâygiờ.TâyMônKhánhđưamắt nhìn, gianphòng củaTiểuHồng trần thiết rấttrangnhã.Trướcgiườngtreomộtbứcrèmcócặpliễn:

Đẹphơnchimphượng,xinhhơnyếnĐỏtựtươngtư,xanhtựathu,Trênbànbàynhữngđồ trang trí rấtdẹpmắt.TâyMônKhánhcàngnhìncànglấylàmhâmmộlắm.

Lát sau thì Tiểu Hồng về tới. Vừa nhìn thấy Tiểu Hồng, Tây MônKhánhvàỨngBáTướcđãcườisungsướng.TiểuHồngmáđàomôithắm,sóngmátlonglanhchiếcmũinhỏthậtxinh,nàngmặcmộtcáiáomàulụccóthêuhoa,chânđihàithêukimtuyếnhồng.Nàngbướcvào, thấy ba người khách ngồi chờ trong phòng mình thì vội uốnchiếclưngongcúimìnhthilễđoạnnói:

-Chắclàcácgiagiađãnhọccôngchờđợi.

TâyMônKhánhvàỨngBáTướcngơngẩnchưabiếtnóigìthìTạHyĐạiđãnói:

-Nàng tớinhàTrầnĐạiHộkhiếnchúng tôiphảichờ,bâygiờphạtnàng,nàngphảihátmộtbàinàothậthaychochúngtôinghe.

ỨngBáTướcbiếtTâyMônKhánh tớiđây làchỉcầngặpmặtTiểuHồngchứkhôngcólòngdạnàongồinghehát,bènbảo:

-Thôi,khôngcầnphảihát,bâygiờthìmìnhvềđi.

TạHyĐạicụthứngngồiim.Nóivàicâuchuyệnvẩnvơ,rồibangườirờinhàTiểuHồng.TâyMônKhánhbảoTạHyĐại:

-Làmsaomàhiềnđệcóthểsaymêthứđó,lạicònbảolànhansắcchimsacálặn.

TạHyĐạiđáp:

-Ngườitathườngnói,yêuaithìthấyngườiđóđẹpnhưTâyThi.Đạicakhông thấynàngđẹp tức lànàngkhôngcóduyênvớiđạicađóthôi.

BangườiđangvừađivừatròchuyệnthìgặpHoaTửHưsúngsínhtrongtrongbộquầnáomớitừxađitới.HoaTửHưbướcđếnchàohỏi:

-Bangườiđiđâuđây?

TâyMônKhánhchỉvàoTạHyĐạimàđáp.

-HaiđứatôibịÔngnàyđánhlừađây,mớivừatừnhàhọPhanra.TạHyĐạivộicướplời:

-Hoatứcađừngcónghelờiđạica,đạicacũngmuốnđichơimàlạibảolàbịtôiđánhlừa.Màtứcađangđiđâuđây?

HoaTửHưđáp:

-HômnaylàngàyrằmthángMười,tạimiếuThànhhoàngcólàmlễ,traithanhgáilịchdậpdìu,nếucáchuynhkhôngbậngìthìmìnhcùngtớiđóchơi.TâyMônKhánhbảo:

-Thì rahômnay làngàyrằmđệkhôngnói thì tôicũngchẳngnhớ.Haylàchúngmìnhcùngđichovui.

Bốn người cùng tới con đường trướcmiếu Thành hoàng, vàomộtquánrượubênđườngnghỉchân.

Bênngoài,trẻgiàtraigáichennhaukéovàomiếu.TrongkhiđóỨngBáTướckểlạichoHoaTửHưngheđầuđuôicâuchuyệnnằmmộngvàviệcnhờđoánmộngcủaTâyMônKhánh.HoaTừHưnghexongbảo:

-Trongmiếunàycũngcómộtngườibóibằngcáchchiết tự, tên làĐạoLinhTử,nổi tiếng là lìnhnghiệm,hay lànhờĐạoLinhTửbóichođạicamộtquẻ.

TâyMônKhánhbảo:

-Dầusao thìcũngchỉ làchuyệnmộngmị,chắcgì làchuyện thực,thôicũngchẳngcầnđểtâm.

HoaTửHưnói.

-Ngườibìnhthườngvôsựmàcũngtớinhờbóichơi,huốnggìđạicacómộtgiấcmộnglạkỳ,chonêncứbóithửxemsao.

TạHyĐạitiếplời:

-Hoatứcanóiđúngđó,mìnhuốngrượuxongrồivàonhờbóimộtquẻxemhungcátthếnào.Sauvàituầnrượu,TâyMônKhánhđứngdậyđịnhtrảtiềnthìHoaTửHưđãngănlạimàbảo:

-Xinđạicađể tôi,naymai tôi cònuốngcủa.đạicanhiềuchứ.NóixonggiànhtrảtiềnrượurồikéomọingườivàomiếutìmĐạoLinhTử.TâyMônKhánhthấyhaibênhànhlangcủamiếutoànlàhìnhmaquỷthìkhôngdámnhìn,lùilạichoHoaTửHưvàỨngBáTướcđitrước,TạHyĐạiđisau,TâyMônKhánhđigiữa.ĐitớicáicửaởgócphíaTây thì thấymộtđámđôngđangbu lại, trên tườngngayđócómộttấmgiấyviếtbachữ "ĐạoLinhTử".Bốnngười rẽđámđôngbướcvào.ĐạoLinhTửthấyvậyhỏi:

-Chưvịcầnđiềugìchăng?

HoaTửHưđáp:

-Thìcũngxinbóimộtqué.

ỨngBáTướchỏi:

-Đạicađịnhnhờbóibằngchữgì?

TâyMôn Khánh không biết nên lấy chữ gì, chợt nghĩ đây làmiếuThànhhoàng,bènnói:

-ChữHoàng.

ĐạoLinhTửhỏi:

-Bâygiờmuốnbiếtvềviệcgì?

ỨngBáTướcnói:

-Đạicatôiđangmuốntìmmộtngười,bâygiờmuốnbiếttớiđâuthìtìmđược.

ĐạoLinhTửtrầmngâmmộtlúcrồinói:

-Cứ theochữnày thìngườimuốn tìmcũngởquanhquấtđâuđâychứkhôngxa.VảlạichữnàylàkếtcụccủachữVương,nhưvậythìphảitớinhờmộtngườihọVươngthìmớikếtquả.

TạHyĐạihỏi:

-NgườihọVươngnàylàquenhaylạ?

ĐạoLinhTửloayhoaytrêngiấymộtlúcrồinói.-Bảorằngquenthìcũngkhôngquen,màlạthìkhônghẳnlạ,hoặccóthểnhờmộtngườitênBáliênlạcgiùmcũngđược.HoaTửHưvộichỉvàoứngBáTướcmàbảo:

-NhịgiađâychẳngphảicóchữBáhaysao.

TạHyĐạicười:

-NếuvậythìnhấtđịnhphảinhờỨngnhịcatìmmớira.Bốnngườicùng cười.TâyMônKhánh trả tiền rồi kéo cácbạn ra, vừađi vừanắmtayỨngBáTướcmàbảo:

-Việcbóichữnàycũnglạ.Lờiđoánmộngchưahiểunổi,bâygiờlạithêmchuyệnbóichữnữa,thậtlàchỉđeothêmphiềnnãovàongười.ThôibâygiờanhemmìnhtớinhàLýQuếThưbảodọntiệctiêukhiểnđi.

HoaTửHưnói:

-LýQuếThưláai,mànhàởđâu?

ỨngBáTướcđáp:

-Nhịcakhôngbiếtđâu,đó làcháugáicủanhịđại tẩuLýKiềuNhinhansắcmặnmàđángyêulắm,mìnhcùngtớiđóchovui.

BốnngườirakhỏimiếuđểtớinhàLýQuếThư...

LạinóivềVõTòng, từkhinhậnchứcĐôđầutronghuyệnthìđượchuyện quan quý trọng yêumến lắm, phàm việc gì quan trọng đềugiaochoVõTòng,vìvậychàngrấtbậnrộn, ítcó thờigiờnhànrỗi,ngay cả anh ruột là Võ Đại mà năm ba ngày chàngmới tới thămđượcmột lần. LúcđóTri huyệnThanhHà, sauhơnhai nămnhậnchức,đãdànhdụmđượcmộtsốvànglớn,đangmuốntìmmộtngườitâmphúcđemvềĐôngKinhchogiaquyếncấtgiữ,nhưngchẳngtintưởngđượcai.

Trihuyệnsợrằnggiữađườngbịquângianchặncướp,nênmuốntìmmộtngườivũ lựcđểnhờcậy.Mộthômđangsuynghĩ thìchợtnhớtớiVõĐôđầu,mớinhậnrarằngngoàiVõĐôđầulàtranghảohántàisức hơn người thì không còn ai làm nổi việc đó nữa. Lập tức TrihuyệnchomờiVõTòngvàotrongmàbảo:

-TacómộtngườithânthíchhiệnlàmquanởĐôngKinh,đólàquanĐiêntiềnTháiúyhọChu.TamuốnviếtmộtphongthưvấnanđồngthờigửimộtítlễvậttớiChuTháiúy,nhưngcònsợbọncườngđạodọcđường,nếuđượcĐôđầugiúpchothìtamớiyênlòng.Đôđầucũngđừnglấycớkhổcựcmàtừchối,xongviệctasẽtrọngthưởng.

VõTòngthưa:

-Tiểuquanđượctướngcôngđềcử, lẽnàodámtừnan, trái lạichỉmongmuốnđượcsaibảođểđềnơntringộ.Trihuyệnmừnglắm,tựtaytrótbachénrượumờiVõTòng,lạiđưamườilạngbạclàmlộphí.

Võ Tòng trở về phòng làm việc của mình, bảo lính nấu cơm, rồichuẩnbịmọi thứ,địnhhômsau là lênđườngngay.Sauđó tớinhàanh,vừagặplúcVõĐạiđibánbánhvề.VõTòngnói:

-Cacaà,thượngquansaiemđiĐôngKinhcóviệc,ngàymailàlênđường,lâuthìbatháng,chóngthìcũngphảimộtthángmớivềđược,vậyemtớikínhmờicacatớiĐạiHòaLâucùngemdùngchénrượu,miếngcơmtrướckhianhemtạmbiệt.Sởdĩemmờicacavìkhôngmuốnlàmmấtcôngtẩutẩuphảinấucơm.

VõĐạilạnhlùng:

-Nhịđệcứđiđi,chắctôikhônggặplạinhịđệđượcnữa.

VõTòngngạcnhiên:

-Cacanóigìlạvậy?Emđigiỏilắmlàvàithánglạivềđây,saolạibảolàkhônggặpđượcnữa?

LúcđóKimLiênđangởphòngtrong,ngheVõTòngnóisẽđiĐôngKinh thìmừng lắm, như là nhổ được cái đinh trongmắt, bèn tươicườibướcranói:

-Thúcthúcđấyư?Saomấyhômnaykhôngthấylạichơi?

VõTòngquaylạiđáp:

-Chàochị,mấyhômnaykhôngtớiđượcvìcôngviệcbềbộn,ngàymailạiphảilênđườngđiĐôngKinh.

KimLiênhỏi:

-Đichừngbaolâuthìvềđược?

VõTòngđáp:

-Lâuthìbatháng,chóngthìmộttháng,KimLiêncười:

-Làmgìmàmaunhưthếđược?

RồilạithấyVõĐạixốclạikhănáo,KimLiênkhôngbiếthaianhemđịnhđiđâu,chỉnói:

-Haianhemsaochẳnggiốngnhau,mộtngườithìnhỏbé,mộtngườithìcaolớn,đirangoài,ngườitađâubiếtlàhaianhem,màchỉnghĩlàbạnbèvớinhaumàthôi.

VõTòngkhôngnóigì,bướcracửatrước.VõĐạiquaylạidặnvợ:

-Anhemtôikhôngăncơmnhàđâu,đóngcửalạiđi.

KimLiênbảo:

-Cóđiănuốngthìchàngcũngnênđemtheotiềnbạc.

VõTòngđứngngoàicửanói:

-Thôi,tôicóđemtiềnđâyrồi.

HaianhemtớitửuquánĐạiHòaLâuchọnbànngồi.VõTònghỏi:

-Cacauốngrượugì?

VõĐạiđáp:

-Rượugìcũngđược.

VõTòngbèngọihaihồrượuvàítđồăn,rồitrótrượuramộtchunglớn,haitaynânglênvànói:

-Emxinkínhmờicacachungnày,hômnayemcóvàiđiềumuốnthưavớicaca.VõĐạitiếplấychungrượumàhỏi:

-Chuyệngìvậy?

VõTòngnói:

-Cacalàngườihiềnlànhyếuđuối,emđixachỉsợemkẻkhinhlờnápbứccaca.

VõĐạinói:

-Làmgìcóchuyệnđó.

VõTòngnói:

-Tuynhiêncacacứnêngiữgìnlàhơn.Bâygiờcacanênđibánítbánh thôiđểvềnhàchosớm,đừngghéđâuănuốnggìcả.Về tớinhàthìđóngcửachochặt,vớivợconcũngnênít lờiđi.Cókẻnàotớibuônglờikhinhmạnthìcứnhịnđi,đợiemvềrồisẽtính.Nếucacanghelờiemthìxinuốngcạnchungrượunày.

VõĐạitaycầmchungrượunói:

-Nhịđệnóirấtđúng,tôixinnghelời.

VõTònglạinói:

-Haylàcacađừngđibánbánhnữalàtốtnhất,cacacứngồinhàcòntiềnbạcchidụnghàngngàythìđểemchongườiđemtới.Nhưvậythìemđượchoàntoànyêntâm.

VõĐạinói:

-Đượcrồi,nhịđệcứyêntâm,tôinghelờilàđược.-Nóixongnângchunguốngcạn,VõTòngcũnguốngtheo.Látsauănuốngxong,VõTòngđưaVõĐạivềnhàrồiứanướcmắtchiataymàvềhuyện.

Sáng sớm hôm sau, Võ Tòng mang theo hành trang và khí giờiphòng thân, chở lễ vật của huyện quan bằng một con lạc đà lênđườngđiĐôngKinh.

VềphầnKimLiên,tốihômtrướcthấychồngvềnhàliềnhỏi:

-Thúcthúcmờichànguốngrượu,cónóichuyệngìkhông?

VõĐại thật thàđemnhững lờidặndòcủaemkểhếtchovợnghe.KimLiênkhôngnóigì,tronglòngcămgiậnVõTònglắm.HômsauVõĐạitheođúnglờiem,chỉđibánbánhtừsángtớiquátrưalàđãvềnhà.Về tớinhà làđóngchặt cáccửanẻo rồi vàophòngngồi.KimLiênthấyvậybuồnbựclắm,bènnói:

-Đànôngngườitangoàigiờlàmviệccũngphảicóbèbạn,phảiđichơiđâyđó.Đằngnàychàngcứrurúxónhà,cửanẻothìđóngimỉm,khôngsợxómgiềngngườitacườichohaysao?

VõĐạinói:

-Ai cườikệhọ,em tôinóiđúng, thàvậymà lại tránhđượcnhữngchuyệnlôithôi.

KimLiênlạinóikhích:

- Chàng là thân đàn ôngmà không làm chủ được cuộc sống củamình và củagiađìnhhay saomàcứphải nhất nhất để chongườingoàiđiềukhiểnvậy?

VõĐạixuatay:

-Thôithôi,lờiemtôinóilàvànglàngọc,lạidặntôiđừngnhiềulờivớivợcon,tôikhôngnóinữađâu.

TừđóVõĐạingàyngàylàmtheođúnglờiemdặn...--------------------------------1. Chữ"phiên"cũngđọclà"phan"

Hồi3

KẺTỚIGÂYCHUYỆN,NGƯỜIĐIDÒHỎI

LạinóivềbọnTâyMônKhánh,bốnngườikéotớiLýQuếThư,bảolàmmộtbữatiệcthịnhsoạn.

Tiệcdọnra,TâyMônKhánhngồimộtbênchủtọa,cònbangườikiangồimộtbên.LýQuếThưđứngngồihầurượu.Lạicómấycanữtới,mộtngười làVươngNguyệtNga, tức làcháugái củaVươngbàởđườngtrướchuyện,cạnhnhàVõĐại.NgườikialàTrươngCầmNhịCả hai đều giỏi đàn hát.Rượu được vài tuần,VươngNguyệtNgathổilênmộtkhúctiêu,rồihátbài"Dimuộikhúc".Hátrằng:

EmcùngchịháisenHoasenthậtxinhđẹpSánghoanhưmuốnnóiChiềutrônghoađángthươngEmbỏđiháiấuẤucủnổicủchìmCủhaisừnggiắtbúitócCủbốnsừnglàmbánhxeMùathunướclànhlạnhHáiấuđừngháisungHoaấuchiềumáhồngNướchồxanhxanhtrongHáisenđừnggãyngóTơngónhưruộtmềmHạtsenruộtlạiđắngHaylàlênháiấuHaylànênháisenTrờicũngchiềurồiđấyUyênươngđãngủyên.

Khúchátchấmdứt,ứngBáTướcbảo:

-Khúcnàycũnghayđấychứ,đại cacónhớngày trướcnàngLụcVânAnhtừnghátkhúcnàykhông?

TâyMônKhánhđáp:

-Lâutôicũngquênrồi.

TrươngCầmNhithấyVươngNguyệtNgađãhátxong,bènnângđànvừagảyvừahát.Hátrằng:

MặttrờixuốngngọncâyMưarơiđuổihếtnắngCongáinhàaikiaThướtthatớibếnnướcSennở,áođượmhươngSennở,đẹpkhôngnóiKhuachèobơitrênhồtiếnghátvútmâycaoHoađẹpkhôngnởnữaRụngtrôivàonơiđâuNhìnsôngnướcnúimâyMộtmìnhđứngyênlặngKhôngthấyngườiháisenĐãchẳngcòntôngtích

Đólàbàicanhanđề'TháiLiênkhúc".TrươngCầmNhihátxong,mọingườivỗtaykhenhaỵTâyMônKhánhbảoLýQuếThư:

-Nàngcũngnênhátmộtbàichovui.

LýQuếThưkhiêmnhường:

-Sợlàtôihát,mọingườikhôngnghenổi.

Nóixongđứngdậy,cầmcâysáocủaVươngNguyệtNgalênthổimộtđiệududươngrồicấttiếnghátrằng:

MênhmôngrồimênhmôngLêncaonhìncốhươngLêncaocũngkhôngthấyXuốngthuyềnhỏihoasen

HoasenkhôngbiếtnóiThiếunữnhàaiđẹpNgườiđẹpcũngkhôngnóiKhóilênxanhnướcsâuHoasensaorầurầuHươngquyếntayáolụaHươngđượmtrâmtrênđầuTrâmrơicũngkhôngthấyLòngngườirơicũngvậyLòngchàngcũngthayđổiHoasenchếtmùathuLòngemcũngnhưchếtBuồnđâuđãcăngđầyPhảichănggióTâythổi

Tiếnghátvéovondãdứt,TạHyĐạinói:

-Điệuhátnàyhìnhnhưcũngthayđổiđôichút.

ỨngBáTướcbảo:

-Lạthật!Cảbangườihômnaysaolạiháttoànnhữngkhúchátháisen,thậtkhéotrùnghợpvớigiấcmộngháihoasencủađạicabữatrước.

Bốn người đang uống rượu, nói chuyện âmnhạc thì bên ngoài cótiếngngườigọiLýQuếThư.LýQuếThưđứngdậybướcra.Látsautrởvào,TâyMônKhánhhỏi:

-Cóchuyệngìvậy?

LýQuếThưđáp:

-Cũngchẳngcógì,chỉcóTừĐạiquannhânbênnhàTừThiênHộmuốnsangđâyuốngrượumàthôi.

LýQuếThưvừađứtlờithìHoaTửHưnổigiậntrừngmắtbảo:

-Cóphải cái thằngngungốchọTừđóchăng?Hômnọchúng tôi

đangởnhànàngNgôNgânNhi,nóđãtớigâysựrồi,bâygiờchúngtađangvuivẻnơiđây,nólạitínhkiếmchuyệnsao?

Nóixongđứngphắtdậybướcraphòngngoài.LúcđóTừĐạiquannhânđangngồinóichuyệnvớimẹLýquếThư.HoaTửHưcũngđãcó vẻ say, nên vừa trông thấy TừĐại quan nhân là đã không nóikhôngrằng,cửquyềnxôngvàođánhngay.TừĐạiquannhânvốnlàngườicậyquyềnỷthế,khôngngờhômnaybịHoaTửHưđánh,bènhôhoángianhânđày tớ theomìnhvàođánh.HoaTửHư tảxunghữuđột.BọnTâyMônKhánhchạyrathấyHoaTửHưquảbấtđịchchúng,vộinhất tềxôngvàotậnđả,gâynêncảnhcựckỳnáo loạn.MẹconLýquếThưsợđàngxómchêcười,bèntậnlựcvàocanđôibên, tách rờiđượcTừĐạiquannhânvàHoaTửHưramàhết lờikhuyêngiải.Từđạiquannhântứcquá,kéogianhânvềngayrồilấymột tấmdanh thiếpviếtchoTrihuyệnThanhHàvucáo làHoaTửHưvôcớlàmnhụcmình.

BọnTâyMônKhánhcũngchẳngcònlòngdạnàotiếptụcănuốngvuichơi,bènchoVươngNguyệtNgavàTrươngCầmNhivề,rồitrảtiềnchomẹconLýQuếThư,sauđóchiatayravềTâyMônKhánhmờiHoaTửHưvàonhà,địnhhỏinguyêndocâuchuyệnvừarồi,nhưngvừamớingồixuốngthìđãthấyỨngBáTướcchạytớihổnhểnnói:

-Vừa rồi tôi đinganghuyện,nghe tin làTừĐạiquannhânđãgửithiếpchoTrihuyện,vucáo làHoa tứcasay rượu làmnhụcmình.Chắcthếnàocũnglôithôi.

HoaTửHưbảo:

-Nếuvậythìphiềnđạicatớihuyệnnóigiùmmộtcâu,đểtôivềnhàchuẩnbịítlễvật.

TâyMônKhánhnói:

- Tri huyệnnày cũng tệ lắm.Thườngdângửi đơn tới thì cả thángkhôngxét;vậymàhọTừđưathiếptớiđãvộilongay,chắclàcũngcótiềnbạcgìđây.Tuynhiênbâygiờđừngvội,đểmaitôitớihuyệnhỏilạichorõrồisẽtính.

HoaTửHưthấyTâyMônKhánhnóilàmaimớiđithìnónglònglắm,

bènnói:

-Xinđạicalosớmgiùmmộtchút,việctiềnbạcthìcầnbaonhiêuđạicacứchobiết.

TâyMônKhánhthấyHoaTửHưcóvẻlosợ,bènnói:

-Đểxemnào,hômnaylàngàytrựccủaTrầmđạiquan,tôisẽtớihỏiTrầmĐạiquantrước.

ỨngBáTướcbảo:

-Đạicanóirấtđúng.

HoaTửHưvộivềnhàđểlolễvật,cònTâyMônKhánhvàỨngBáTước thì tới huyệnvào thămTrầmĐạiquan,mờihọTrầm tớimộtquánrượuyêntĩnh,kểhếtđầuđuôi.TrầmĐạiquannghexongbảo:

-VớiTrihuyệnnàythìphảicóchútđỉnhmớiđược.

TâyMônKhánhnói.

-Cáiđóthìđãđành,cóđiềulàmấyhômnaytôiđangbận,vợthứbacủatôi lạiđangbệnhnặngnênkhôngthểtựmìnhtớihuyệnloviệcnàyđược,thôithìtrămsựnhờĐạiquanlogiúp.

TrầmĐạiquannói:

-Nếungàibậnthìđểtôilothaycũngchẳnghạigì.

TâyMôn Khánh rút trong bụng ra hai đĩnh bạc đưa cho Trầm đạiquan.ỨngBá tướcvỗvaiTrầmđại quanmàbảo. -Đại quannhớgiúpchoêmđẹp.Trầmđạiquannhậnbạc,nóithêmvàicâurồicáotừ.TâyMônKhánhvàỨngBáTướccũnguốngthêmvàichénrượunữarồichiatay.TrongkhiđóHoaTửHưvềnhàđểlấytiềnloviệc.VợlàNhịnươngthấychồngmặtmũiđỏgaythìnghĩlàđãsay,nênkhôngchịuđưatiền.HoaTửHưvẻmặttuylàsaynhưngtronglòngđãhoàn toàn tỉnh táo,nhưng lạikhông tiệnkể lạichovợnghecâuchuyệnvừarồi.Thấyvợkhôngchịuđưatiền,HoaTửHưbènxuốngbếp lấy con dao lên cậy rương lấymột trăm lạng bạc rồi vội vàng

đemquanhàTâyMônKhánh.

Tớinơi,HoaTửHưhỏiĐạiAnNhi:

-Giagiangươivềchưa?ĐạiAnNhiđáp:

-Thưachưa.Nhịgiacóchuyệngìxincứdặnlại.HoaTửHưbảo:

-Nếuvậythìđểtalênphòngkháchngồiđợi,cólẽgiagiangườisắpvềtới.

ĐạiAnNhiđangdẫnHoaTửHưlênphòngkháchthìTâyMônKhánhđãvề.

TâyMônKhánhthấyHoaTửHưquálosợthìbảo:

-Côngviệchỏngmất.TôivừamớitớihuyệnđịnhgặpTrầmĐạiquanthìTrầmĐạiquanđiviệccôngđâumất,phảinhờngườinhàđi tìmmớigặp.TôivàỨngnhịcamờiTrầmĐạiquantớiĐạiHòaLâuuốngrượurồihỏilàTừquannhântốcáonhữnggì,TrầmđạiquanchobiếtrằngTừquannhântốcáolàcháuHoaTháigiámlàHoaTửHưỷthếcủa chú, giữanhà kỹ nữuống rượu say rồi vô cớđánhngười. Trihuyệncoixongnổigiận,lậptứcralệnhbắttứcađó.

HoaTửHưsợhãinói:

-Vậythìcònhyvọnggìnữa,thậtuổngcôngđạica.TâyMônKhánhnóitiếp:

-NhưngmaylàTrầmĐạiquanbiếtnhịcalàanhemkếtnghĩavớitôinênđã tạmgiấu trátgọivàomộtchỗ.TôiđànhphảinhờTrầmĐạiquanlogiùmluônvụnày,nhưngTrầmđạiquanbảovụnàylớnlắm,màTrihuyệnlại làngườithamtiền,chonênphảihaitrămlạngmớixong.

HoaTửHưvộihỏi:

-Thếđạicađãnhậngiùmtôirồichứ?

TâyMônKhánhđáp:

-TôivàỨngnhịcahếtlờinănnỉxinbớt,nhưngTrầmĐạiquanbảolàvớiaichứvớiTrihuyệnnàythìkhólònglắm.

HoaTửHưđểmộttrămlạngbạclênbànmànói:

-Tôimớiđemquađượcmộttrămlạng,xinđạicanhậntrướcgiùm,ngàymaitôisẽxinđemsangnốtmộttrămlạngnữa.Cònơncủađạicathìsẽxinbáođápriêng.

TâyMônKhánhcười:

-Mìnhlàanhem,tôiđâucầnbáođáp.Thôi,bâygiờcũngmuộnrồi,nhịcaởđâydùngcơm.

HoaTửHưtừchối:

-Xinđạicađểchokhikhác.

Nóixongđứngdậycáotừ,TâyMônKhánhcũngkhônglưugiữ,bèntiễn rakhỏicổng.Sauđó trởvàophòngNguyệtnương,kểhếtđầuđuôi vụHoa TửHư.Nguyệt nương thấy chồng cầm trong taymộttrămlạngbạcbènhỏi:

-Cóphảitiềnthuđượcởhiệuthuốcnhàmìnhđâykhông?

TâyMônKhánhcười:

-ĐâylàHoanhịcatạƠnchotôi.

Nguyệtnươngbảo:

-Chỗanhemkếtnghĩavớinhau,cógìphải tận lựcgiúpnhauchứsaolạinhậnbạccủangườita?

TâyMônKhánhnói:

-Hoanhịgialàngườigiàucó,chỗnàycóđángbaonhiêu.

Nguyệtnươngbảo:

-Tôixemchàngchỉthíchtiềnbạccủangười,chàngthửđemtiềnởnhàtớichongườikhácxemcótiếckhông.Nhất làHoaNhịnương,chắclàtiếclắm.SánghômsauỨngBáTướcđãtới,gặpĐạiAnNhiliềnhỏi:

-Giagiacónhàkhông?ĐạiAnNhithưa:

-Giagiatôichưangủdậy.ỨngBáTướcbảo:

- Ngươi vào thưa là có tôi muốn gặp. Đại An Nhi bèn vào phòngNguyệtnương,gặpahoànNghênhXuân,NghênhXuânbảo:

-Hầugiagiaphảikhông?GiagiaởphòngNhịnươngấy,chưadậyđâu.ĐạiAnNhibèntớiphòngLýKiềuNhihỏiahoànHạHoa:

-Giagiadậychưa?HạHoađáp:

-Giagiavừamớidậyđó.ĐạiAnNhibảo:

-CóỨngnhịgiacầngặp,chịvàothưagiùm.HạHoaquayvào,rồitrởrabảoĐạiAnNhimờiỨngBáTướclênphòngkhách.ĐạiAnNhibènquayramờiỨngBáTướclênphòngkháchrồiđemtràtới.LátsauTâyMônKhánhbướcranói:

-Tôicũngđangđịnhchotớitìm,nàongờđãtớiđâyrồi,thậtđúnglúcquá.

Nóixongthìngồixuốngkểhếtchuyện lấy tiềncủaHoaTửHưchoBáTướcnghe.HômquachỉđưachoTrầmđạiquanhaimươilạng,tứclàcòndưmộttrămtámmươilạng,TâyMônKhánhhứachoỨngBáTướcmười lạng, lạidặnphảigiữkín.ỨngBáTướcmừng lắm,nhấtnhấtnghetheo.TâyMônKhánhbảoĐạiAnNhidọnđiểmtâm.Haingườivuivẻcùngăn.ĐangănthìgianhânvàothưalàcóHoaTửHưtới.TâyMônKhánhchomờivào.

HoaTửHưbướcvàothấyỨngBáTướcliềnhỏi:

-Ứngnhịcatớisớmthế?

TâyMônKhánhđỡlời:

-Thì cũngvì chuyệncủaHoanhị cađó.Ứngnhị cacũnggiúpđỡnhiềulắm.

ỨngBáTướccũngnói:

-Chỗanhemkếtnghĩa,cógìthìphảihếtlòngmớiđượcHoaTửHưngồixuống,TâyMônKhánhhỏi:

-Hoanhịcađãdùngđiểmtâmchưa?

HoaTửHưđáp:

-Tôiănởnhàrồi.

ỨngBáTướcbảo:

-Ănrồithìcũngngồiđâyuốngchénrượuđã.

Bangườicùngngồiănuống.LátsauHoaTửHưlấymộttrămlạngbạcragiaochoTâyMônKhánhrồicáotừ,saukhiđãhếtlờicảmtạ.

TâyMônKhánhtiễnHoaTửHưracổngrồiquayvào,mởbọcralấymười lạngđưachoỨngBáTước.BáTướcmỉmcườichobạcvàotúi,đoạnnói:

-Nếukhôngcóđạicathìlàmsaotôicómóntiềnnày.TạHyĐạicóhẹntôilàngàymaitớixómchịemchơi,đanglokhôngbiếtxoayđâuratiền,khôngngờhômnayđãcó.

TâyMônKhánhbảo:

-Nhị cacũngnênghéquaTrầmĐạiquanxemcôngviệcđãxongxuôichưa.ỨngBáTướcnói:

-Đượcrồi,đểtôitớingay.Nóixongđứngdậycáotừ.

VềphầnHoaTửHư,tuylàgiasảnlớnlao,nhưngkhônglo làmănthì núi cũng lở, trong nhà cũng không còn dư giả lắm. Vợ là Nhị

nươngthấychồngđemđihai trămlạngbạcthìcógặnghỏi,nhưngHoaTừHưkhôngchịunóisựthậtmàchỉđáp:

-TâymônđạicabênđócóngườikháchởĐôngKinhtớivaytiềnđểmua hàng, nhưng bên đó không sẵn nên phải mượn mình. NhịnươngbènngầmsaigianhânlàThiênPhúcsangdòhỏiĐạiAnNhirồi về nói lại.Mới đầu,Nhị nương khôngnói gì, hômsaumới nhẹnhàngkhuyênkhôngtừnaykhôngnênchơibờiởngoàichohaotốntiềnbạc, tiềnbạckhôngphảidễkiếmgì.HoaTửHưnghexongrấtđỗi hổ thẹn rồi thẹn quá hóa giận, chửimắng vợ hết lời. HoaNhịnương thấy vậy buồn lắm, nhưng không biết phải làm sao. Từ đónàng khônghềhỏi chồng vềnhững việcởngoài của chồngnữa...Thời gian quamau, thấm thoát đã sang xuân, Nhị nương lo buồnthànhbệnh,bệnhnhậpvàogan.

NguyệtnươngnghetinliềnsaiNghênhXuânquathưarằng:

-ĐạinươngtôinghetinNhịnươngkhôngkhỏenênsaitôimờiNhịnươngquatròchuyệngiảimuộnvớiĐạinươngtôi.HoaNhịnươngđangbuồngiận,nhưngcũnggượngbệnhngồidậythayquầnáorồitheo Nghênh Xuân qua nhà Tây môn Khánh để trò chuyện vớiNguyệtnương.Nguyệtnươngchobàytiệcrượu,lạichogọiLýKiềuNhirachungvui.LúcđóTâyMônKhánhđangởtrongphòngLýKiềuNhi,nghenóiHoaNhịnươngsangchơibèntớiphòngNguyệtnươngchàohỏiNhịnương,đoạnnói:

-Chúngtôiđãlàmlễkếtnghĩaanhem,thìtẩutẩulúcnàorảnhxinquábộsangchơivớivợchồngchúngtôi.HoaNhịnươngnói:

-Cảmơnđạigiacólòngtốt,nếuđạigiakhôngphiềnhàgìthìtôisẽsangđâyhàngngày.

TâyMônKhánhhỏi:

-ChẳnghayHoanhịcacónhàkhông?

Nhịnươngđáp:

-Nhàtôisuốtngàyvắngnhà,khônghiểucóchuyệngìbậnrộnđếnthế.

TâyMônKhánhcườibảo:

-Thìđànôngvậymà,tôiđâycũngkhôngquenởnhà.

ĐangnóithìLýKiềuNhitừtrongbướcra,quầnáophấnsonlộnglẫy,váichàoHoaNhịnươngrồingồixuốngmộtbên.HoaNhịnươnghỏi:

-NghenóiTrácNhịthưnằmbệnh,hômnayđãkháchưa?

Nguyệtnươngđáp:

-Bệnhđósợrằngkhólòngquakhỏi.

TâyMônKhánhdặn:

-Hômnaycũngnhớmờilangyđấy.

NóivềTrầmĐạiquan,saukhinhậncủaTâyMônKhánhhaimươilạngbạcthìđimuaítlụarồivềhuyệnthưavớiTrihuyệnrằng:

-TiểuchứccóvânglệnhđibắtHoaTửHưnhưngHoaTửHưkhôngcónhàmàTâyMônKhánh lạiđứng rabảo lãnh, rồinhờ tiểuchứcdângvậtmọnnàylêntướngcông.

Trihuyệnxemquaxấp lụa, thấyđánggiáhơnmười lạng,bènbảogianhâncấtđirồidẹpvụHoaTửHưđi.TừĐạiquanthấyHoaTửHưkhôngbịbắt,bènviếtthêmmộttấmthiếpnữasaiđemtớihuyện,nhưngmấyngàysauvẫnkhôngcókếtquảgìthìbiếtlàTrihuyệnđãăn tiền củaHoaTửHư. Từ đómỗi lần tới các nhà kỹ nữ, TừĐạiquanvẫnthậntrọngtheodõiHoaTửHư,mộtmặttìmcáchbáothù.

Mộthôm,HoaTử'HưđangngồitạinhàNgôNgânNhi,TừĐạiquanbiết,bèndẫnítđànemtớigọicửađểtìmcáchgâychuyện.HoaTửHưvội theocửasaumàđi,sauđó tớigặpTâyMônKhánhđểbàncáchđốiphó.

TâyMôn khánh trầmngâmgiây lát, rồi lấymũáo củaHoaTửHưmặcvàomà tớingaynhàNgôNgânNhi.Lại saiLaiAnvàĐạiAntheo sau, đồng thời dặn Hoa Tử Hư cứ ở nhà. Tới nơi, TâyMôn

khánhcũngtheocổngsaumàvào,rồingồiquaymặcvàotường.TừĐạiquancùngnămbaygianhânsụcsạo trongnhà, thấyphíasauTâyMônKhánhthì tưởnglầmlàHoaTửHư,cơngiậnbốc lênbènhôgianhânxôngvàobắttrói.TâyMônKhánhquayđầulại.TừĐạiquangiậtmìnhsữngsờ.TâyMônKhánhlớntiếng:

-Ngươilớnganthật,tavớingươicóthùoángìmàngươidámhànhđộngvô lễnhưvậy?Từquannhânhốthoảnghôgianhânngừngtay,nhưngcũngđãmuộn,TâyMônKhánhđãbịđánhmấycái.TâyMônKhánhbènnắmchặtlấyTừquannhân,rồigọiLaiAnvàĐạiAn,bảomauđibáo.Từquannhânbịgiảitớihuyệnđường,gặplúcTrầmđạiquantừhuyệnđườngđira.TrongkhiđóTừquannhânhếtlờixinTâyMônKhánhbỏquacho.TrầmĐạiquan thấyvậybènbảoTâyMônKhánh:

-ThôixinĐạiquannhânbỏqualàhơn.

Nóixongmờicảhaingườivềnhàmình.Vừađi,TâyMônKhánhvừakểlạiđầuđuôicâuchuyện.TớinhàTrầmđạiquan,saukhiantọa,TrầmĐạiquannói:

- Từ quan nhân à, trong vụ này thì quan nhân trái rồi. Hay ngườikhôngthùoán,cớsaokhikhôngquannhânlạihànhhunglàmnhụcngườita?QuannhântấthiểurõluậtphápchứTừquannhânnói:

-Tôiđâucóhànhhung.TâyMônKhánhbảo:

-Vếtbầm trênvai tôiđâykhôngphải làdobọn taynhâncủaquannhânđánhhaysao?Trầmđạiquanhỏi:

-Vậynữasao?TâyMônKhánhnói:

-Nàođãhết,Từquannhâncònhônămsáungười tới trói tôinữachứ.Trầmquannhânhỏi:

-Nhữngngườiđótênhọlàgì?

TâyMônKhánhđáp:

-HỏiTừquannhânđâytấtbiết.

TrầmĐạiquanbảo:

-Nhưvậylàcốtìnhsắpđặttrướcrồi.

ĐoạnquaysangTừquannhânmànói:

-Sựthậtthếnào,xincứnóichotôirõ,tôisẽvìquannhânmàxinvớiTâyMônĐạiquannhânđây.

Cógìthìcũngchỉbịtộinhẹmàthôi.Cònnếukhông,tôisẽđưaquannhântớihuyệnđường,lúcđóthìdùchoquannhânlànhàgiàucótớiđâuhoặclàhoàngthânquốcthíchđichăngnữa,cũngvẫnbịtộinhưthường.Vảlạitrướcđâyquannhâncótốcáongườikhácđánhmình,nhưvậylàquannhânbiếtluậtpháp.

Biết luật phápmà lại phạmpháp thì tội nặnghơngấpbội, điềuđóchắcquannhâncũngbiết.

Từquannhânvẫnimlặng.TrẩmĐạiquanhỏi:

-Ngàinghenhữnglờitôinóivừarồicóđúnghaykhông?

Từquannhânhỏilại:

-Nếuvậythìnêntínhthếnàobâygiờ?

TrầmĐạiquannói:

-Cóhaicách,hoặclàdànxếpriêng,hoặclàđưalênquan.Nếudànxếpriêng thìngàichỉbịphạt ít tiềnrồiphảiđiều trị thươngtíchchoTâyMônĐạiquannhân,sauđóngàilạiphảiviếtmộttờcamkếtlàtừnaykhôngtáiphạmnữa,ngàichịuchăng?

TâyMônKhánhgiảvờlàmgăng:

-TrầmĐạiquanà,ngàikhôngphảidànxếpgìcả,tôichỉmuốnđưavụnàylênquanmàthôi.

TrầmĐạiquangiảnghòa:

-Thôi, nếuTừquannhânđâybiết nhận lỗi, camkết từnaykhônggâysựvớiainữalàđượcrồi.

Tớinướcnày thìTừquannhânnhư làmộtconhổxa lưới,cósứcmạnhcũngchẳnglàmgìđược,bènnóivớiTrầmĐạiquan:

Đãvậy thì tôixin theo lờingài,'nhưngchẳnghay tiềnbạccầnbaonhiêu?

TrầmĐạiquanbènkhềuTâyMônKhánhrangoàitonhỏmộthồi,rồitrởvàogiơhaingóntaylênbảoTừquannhân:

-Nếukhôngcóđủhaitrămlạngthìkhôngxong.Từquannhângiậtmình:

- Làmgìmà nhiều quá vậy ?Dầu có đưa việc này lên quan cũngkhôngđếnnỗi tốn kémnhư thế. TâyMônKhánh theo vàobảoTừquannhân:

-Thậtrachúngtôikhôngănuốnggìtrongđócả.Trầmđạiquanbảo:

-Từquannhânà,consốđólàtôiđưara,ngàikhôngngheTâyMônĐạiquannhânvừanóigìsao?NóixonglạicầmtayTừquannhânkéorangoàitonhỏmộthồi,sauđótrởvào,Từquannhânbảo:

-Thôiđược, tôivì thểdiệncủaTrầmĐạiquanmànhậnchịunhụcnày.TâyMônKhánhbảo:

-Tôikhôngbắtaiphảichịunhụccả.Trầmđạiquannói:

-TâyMônĐạinhânà,ngàicũngđừnggiậnnữa,chuyệnđãquarồithìđạikháichoxong,đểtôimờimộtdanhychuyêntrịthươngtíchtớiđiềutrịchongài.TâyMônKhánhnói:

-TrầmĐạiquanà,chuyệnnàylàtôinểmặtngài,chứthựcravaitôihiện đau lắm.Chuyện này thôi thì để nhờ ngài tính giùm, làm saobuộcngườitalàmtờcamkếttừnaykhôngđượcgâychuyệnvớibấtcứailàđượcrồi.Bâygiờthìtôiphảivềphụcthuốc.Nóixonggiảvờgiậndữbướcra.

Hômsau, TrầmĐại quan đem tiền bạc và tờ cam kết tới nhàTâyMônKhánh,gặpLaiBảobènhỏi:

-TâyMônđạinhâncónhàkhông?LaiBảođáp:

-Thưakhông,đạigia tôiđiđâuvớiỨngnhịgiarồi.Trầmđạiquankhôngtiệnđểtiềnbạclạinênđànhđemvề...

LạinóivềTâyMônKhánhtừkhixembóitạimiếuThànhHoàng,ĐạoLinhTửnói là phải nhờmột người tênBá, nênhàngngày thườngcùngỨngBáTướcchuyệntrò.

MộthômtìnhcờứngBátướcnhớlạilầngặpmộtngườiđànbàtuyệtđẹp tại đường Tử Thạch, rồi nhớ ra là nàng ngụ nhà của VươngHoàng thân,nhưvậy làhợpvới lờiđoáncủaĐạoLinhTử.NhưngỨngBáTướccònthắcmắclàkhôngđàngcóphảilàhọPhankhông.Lạinhân lúcrảnhrang,mặcáotớiđườngTừThạch,nhưngtớinơithìthấynàngđãdọnnhàrồi,vàcảVươngbàcũngkhôngcònởđónữa.ỨngBáTướcbènvàoquánrượugầnđókêurượuuống,rồilâuladọhỏitửubảo:

-GiađìnhVươngbàcònởnhàbênđâykhông?

Tửubảođáp:

-Vươngbà thiếu tiềnnhàcủaHoàng thânsaođó,bâygiờđãdọnnhàtớiđườngtrướchuyệnrồi.

Ngàihỏibàtalàmgì?Cóphảiđểnhờviệcmaimốikhông?

ỨngBáTướclạihỏi:

-Bàtabâygiờcònmởtiệcnướchaykhông?Hay làđãbuônbánnghềgìkhácrồi?

Tửubảođáp:

-Ngheđâunhưvậycònmởtiệmnước.

ỨngBáTướcnghĩthầm:

"Vậymàbữatrướcmìnhhỏithăm,mụcònlàmbộvờvịtnóiđôngnóitây,chắc làmụcóýgìđây.Bâygiờmìnhphảiđi tìmmụngaymớiđược".

Bènđứngdậy trả tiền rượu, tới thẳngconđường trướchuyện, tìmđúngtiệmnướccủaVươngbàmàvào.Trongtiệmchẳngcólấymộtngườikhách,chỉcócontraicủaVươngbàlàVươngTriềuđangdọndẹpđồđạc.ỨngBáTướchỏingay:

-Mẹngươiđâurồi?

VươngTriềuquayrathấyỨngBáTướcliềncungkínhđáp:

-DạthưamẹtôitớinhàTrầnĐạiHộ,dườngnhưlàvềviệcmuabángianhân,cólẽlâumớivề.

ỨngBátướcbảo:

-MẹngươivềthìnhớnóilàcóỨngnhịgiatớithăm.Nóixongquayra,điđượcmộtquãngthìgặpTônThiênHóa,bènhỏi:

-Tôncađiđâuvậy?TônThiênHóađáp:

-Tôiđangđịnh tớinhàTrầnnương tửởgầnđâyvuichơimột lúc.Ứngnhịcacùngđichovui.ỨngBáTướcbảo:

-Lại tớiđóđánhbạcchứgì?HômnọTạHyĐạicórủ tôi tới thuamất hai lạng, đau quá, hôm nay có tới cũng lại thuamà thôi. TônThiênHóanói:

-Cứđivớitôitôicócáchnày,khôngbaogiờsợthua.BènkềtaiBáTướcnóinhỏ.BáTướcnghexongvuivẻgậtđầucùngThiênHóatớinhà Trần nương tử. Lúc đó cũng gần tối, Trần nương tử dọn tiệcrượuđểđãihaingườivàvàiconbạckhác.ỨngBáTướcmuốnvềtrước,TônThiênHóabảo:

-Thìcứởlạiuốngrượuđã.Cơmrượuxong,ỨngBáTướcquêncảchuyệnvề,bènởlạicùngTônThiênHóavùiđầuvàoviệcsátphạt.

NhờmưumẹocủaTônThiênHóamàđếnquácanhhai,TônThiênHóa đã được tám lạng,ỨngBáTước cũng ăn năm lạng.ỨngBáTướclạiđòivềTônThiênHóanói:

-Chờchútnữarồimìnhcùngvề.Látsau,cảhaiđứngdậybướcra.Tớiđườngthìchiatay.Vềtớinhà,ỨngBátướcsungsướngvìđượcbạc.Nhân lúcthời tiết trở lạnhmàmũáothiếuthốn,suốtđêmứngBáTướccứquanhquẩntínhtoánviệcmuamũáonêncứtrằntrọckhôngyên.Sánghômsau,ỨngBáTướcdậy thật sớm rồi tớinhàVươngbàngay,quêncảviệcmuamũáo.

VươngbàthấyỨngBáTướctớithìkêulên:

-ChàoỨngnhịgia, lâuquákhônggặp,điđâusớmvậy?ỨngBáTướcchỉnói:

-Bàcótràthìchođemrauốngđã.

Vươngbàđonđả:

-Tràthìlúcnàochẳngcó,chỉsợlàkhôngvừamiệngnhịgiathôi.

Nói xong đem bình trà,mấy cái chung và ít bánh trái tới,Ứng BáTướcvừaróttràvừahỏi:

-BữatrướcgặpbàởđườngTửThạch,tôicóhỏithămvềgiađìnhngườihàngxómcủabàsaobàkhôngchịunói?Bâygiờthìxinchotôibiếtlàgiađìnhđóbuônbángì.

Vươngbànói:

-Nhịgiaơi,tôibiếtnhịgiamuốnhỏivềngườiđànbàtrongđóchứgì.Nhưngtôinóithật,nhịgiahỏilàmgìđểmangtiếnglàđịnhdụdỗđànbàcongáinhàngườita?

ỨngBáTướcnói:

-Tôichỉmuốnhỏitênhọngườitamàbàlạibảolàdụdỗdànbàcongáilàthếnào?Nếuvậythìnhưtôiquenbiếtbàđây,tứclàtôidụdỗbàhaysao?

Vươngbàcười:

-Tôigiàxấuthếnàycònsợaidụdỗnữa,naynếunhịgiadụdỗtôithìquảlàđiềuvôcùngmaymắnchotôi.

ỨngBátướcbảo:

-Thôiđừngnóiđùanữa, tôihỏi thậtđâynàygiađìnhđó làmnghềnghiệpgì?

Vươngbàvẫnỡmờ:

-ThìnhịgiabiếtnhàngườitaởđườngTửThạchrồiđó.

ỨngBáTướcnói:

-Nhưngnhàđódọnđirồinêntôimớiphảihỏibàchứ.Khônglẽlàtạihômđótôinhìnthấynàngmànàngphảidọnđi.

Vươngbàhỏilại:

-Nhịgiacóbiếtnàngdọnnhàđiđâukhông?

ỨngBáTướcbựcmình:

-Nếutôimàbiếtthìcònphảitớiđâyhỏibàlàmgìnữa.

Vươngbàvặnvẹo:

-Nhưngnhịgiahỏicôtalàmgì?Phảinóirõchotôibiếtthìtôimớitrảlờiđược.ỨngBáTướcngầnngừrồinói:

-Thôi thì tôi xinnói thật.Nguyên làTâyMônđại canằmmộng rồimuốntìmmộtngườiđànbàcongáihọPhan,nênmớinhờtôiđidòhỏitìmkiếmkhắpnơi.Đànbàcongáiởđâutôibiếthếtrồi,chỉcònngườicongáiởđườngTừThạchlúctrướclàchưabiếtmàthôi,dođómớiphảitớihỏibà.NếuquảnàngđóhọPhanthìtựnhiênlàbàcũngcótiềnuốngrượu.Vươngbànói:

-Nếuvậy thì tôinghenhưcô tahọPhanhayPhiêngìđó.ỨngBáTướcvỗbàn:

-Vậythìđúngrồi.

Vươngbàcũngmừng:

-Thìđúngchứaiđánhlừanhịgialàmgì.ỨngBáTướchỏi:

-NàngđãhọPhan,nhưngcòntênthìsao?Vươngbàthủngthỉnh:

-CôtatênlàKimLiên,côtalạicóđôibànchânrấtnhỏchưaquábatấc,nênmớicótênKimLiên,ngườitathườngnói"tamthốnkimliên"mà.

ỨngBáTướcngửamặtcườihahảmàbảo:

-Trongthiênhạlạicósựkỳlạnhưthếnàyhaysao?Vươngbàhơingạcnhiên:

-Tênngười ta làPhanKimLiên thì cógì đâumàkỳ lạ ?ỨngBáTướccònđangđịnhhỏithêmthìgianhâncủaTrầmĐạiHộđãtớigọiVươngbà.ỨngBáTướcbèncáotừ,đemtinmừngvềchoTâyMônKhánh...

Hồi4

NGƯỜIQUYTIÊN,KẺBỊMẮNG

HômđóTâyMônKhánhbị đánhmấy cái nhưngđổi lại được trămlạngbạccủaTửquannhân thì vuimừng lắm.Về tớinhàcòn thấyHoaTửHưnghexongvỗtaykhenngợirồinói:

-Đạicađãmấtcôngkhóđểlochotôi,ngàykháctôixintạƠn.

TâyMônKhánhgạtđi:

-Chỗanhemmànóichuyệnơnnghĩalàmgì.

Nóixongcởiquầnáo trả lạiHoaTửHư.HoaTửHư thayxong thìnói:

-Trờicũngchiềurồi,tôixincáotừ,ngàymaisẽsanggặpđạica.TâyMônKhánhtiễnbạnracổngrồiquayvào.Nguyệtnươngnói:

-Bệnh tìnhTrácNhịThưxem ranguykịch rồi, sợkhôngquakhỏiđêmnay.

TâyMônKhánhtrầmngâmgiâylátrồibảo:

-HômtrướcHoaNhịnươngsangđâychơi làdo tựýhaydonàngmời?

Nguyệtnươngđáp:

-Tôikhôngmờithìđâungườitacóchịusangđây?MấyhômtrướctôinghenóivợchồnghọHoathườngcóchuyệnxíchmích,HoaNhịnươngbuồnrầusinhbệnhnênmớisaiNghênhXuânmờisangđâynóichuyệngiảikhuây.CòntừnaythìcóthểNhinươngtựýsangđâytròchuyện.

TâyMônKhánhlạihỏi:

-Tiềnbạc trongnhàđềudoHoaTửHưquyếtđịnh,nàng thấy thế

nào? Hoa Nhị nương có phải là người giỏi quán xuyến gia đìnhkhông?Nguyệtnươngđáp:

-HoaNhịnươnglàngườiđảmđangcầnmẫnlàm,còntiềnbạctrongnhàdongườichồngquyếtđịnh làphải rồi.TâyMônKhánhnói vàicâunữarồivàotrongthămTrácNhịThư.TrácNhịThưthấyTâyMônKhánhthìhaihàngnướcmắtròngròng,khôngnóiđượcgì.TâyMônKhánhthươngxótlắm,bènanủi:

-Nàngcứantâmdưỡngbệnh.HômtrướcTháiynóilàkhôngcógìđángngạicả.LátsauTâyMônKhánhquabênphòngLýKiềuNhirồingủtạiđó.Sánghômsau,TâyMônKhánhngủdậythấykhoankhoáitrongngười,mấychỗbịđánhhômquakhôngcònđaunữa,bèngọiLaiBảovào,dặndòloviệctangmachoTrácNhịThưtrướcđi,sợtớilúcnàngtừtrầnthìkhônglokịp.VừadặndòdứtlờithìỨngBáTướctới.TâyMônKhánhhỏi:

-CóbiếtchuyệnTừquannhânhômquakhông?ỨngBáTướcđáp:

-Tôichẳngbiếtgìhết,màchuyệngìvậy?TâyMônKhánhđangđịnhkểlạithìỨngBáTướcđãbảo:

-Khoanđã,khoanđã!TôicótinmừngtớibáochođạicađâyTâyMônKhánhngạcnhiên:

-Tinmừnggìvậy?ỨngBáTướcđáp:

- Thì chuyện giấc mộng của đại ca đó. Thế mới biết Thích hòathượngvàĐạoLinhTửđoánđúngthật.TâyMônKhánhhỏi:

-Nhưngmàchuyệnnhưthếnào?ỨngBáTướcbènkểhết lại lờicủaVươngbàhômtrước.TâyMônKhánhvỗbàncholàlạ,rồibảo:

- Giấcmộng cũng linh nghiệmmà bói toán cũng linh nghiệm thật.ỨngBáTướcnói:

-MụhọVươngnàylạilàtaymaimốinổitiếngnữa.Đạicachịukhóbỏtiềnrathìlogìngườiđẹptrongmộngkhôngởtrongtay?

TâyMônKhánhhỏi:

-Bâygiờthìnàngởđâu?

ỨngBáTướcđáp:

-Cáiđóthìtôichưahỏi.

TâyMônKhánhgắt:

-Saolạvậy?Chưabiếtngườitaởđâumàđãtớiđâynóitrờiđấtcứlàmnhưlàgặpngườitarồikhôngbằng.

ỨngBáTướccụthứng:

-ThìhỏiVươngbàlàbiếtchứgì,nếuđạicakhôngbậnthìmìnhtớiVươngbàngaybâygiờ.Đạicatínhsao?

TâyMônKhánhđáp:

-TrácNhịThưđanggầnđấtxatrời,làmsaomàbỏđiđược?

ỨngBáTướcnói:

-Nếunhịtẩuquảkhôngcóphầnthìđạicagiữlạicũngkhôngđược.Chibằngbâygiờđạicarảnhrang,nêntớihỏiVươngbàthìhơn.

NóixongbènkéoTâyMônKhánhđứngđậy.TâyMônKhánhbảo:

-Cóđithìcũngđểchotôithayquầnáođànghoàngchứ,làmgìmànhưđiăncướpvậy?

Nóixongmặcáođẹp,độikhănthêuhoarồitheoỨngBáTước...

TrongkhiđóTrácNhịThưthìnhlìnhtrởbệnhnặngrồimêman,lạilalênrằng:

-Đâylàđâu?Tạisaolạiđemtôitớiđây?

NguyệtnươngvàLýKiềuNhicùngchạytớilaygọimàhỏi:

-Saovậy?Thấychuyệngìmàlahétvậy?

TrácNhịThưtỉnhdậyhốthoảngđáp:

-Thấygió thổi,mâykéođennghịt, trờiđất thảmđạm, tiếngdếkêuvangbốnbề.lạinghenhưtiếngmaquỷkhóc.Rồicómộtngườidẫntôitớimộtnơilạlắm,bêntrêncómộtvịvuađầuvịtmìnhthỏ,xungquanhtoànlàmaquỷ,quỷđựcquỷcái,mamớimacũthinhaukêuréokhócthan,tiếngkhócchennhaunhưongvỡtổ.Rồilạichợtthấyđấttrờiuámtrongnhàchỉcóngọnđènlelói,rồicómộtngườiđứngkhóctrôngtựanhưĐạiquannhâncủachịemmình.Nguyệtnươnghỏitiếp:

-Rồicònthấygìnữakhông?TrácNhịThưhổnhểnđáp:

-Cònđếnmộtnơilâuđàirựcrỡnhàcửanguynga,cóhoathắmliễuxanh, chim chóc hót vui trong gió, bên thềm là nhữngđóahoahảiđườnglộnglẫyđuatươi.Thậtđúnglàcảnhthầntiêncógióthoảngmâybaycótiếngđànsáotiếngcahátdặtdìu.Nguyệtnươnglạihỏi:

-Cónhớbàihátthếnàokhông?TrácNhịThưnhắmmắtlạinói:

-Chỉnhớđượcvàicâunhư:

SắcđẹpcũngvôduyênVịngonnhiềukhiđộcKháthươngchongườiđờiVàohếtTiêuHồnNgục.

Nguyệtnươngvẫnhỏi:

-Rồicònthấygìnữakhông?TrácNhịThưmởmắtrađáp:

-Lạicómộtngườinữangồitrongnhàhátrang:

SenđẹpkhoetronggiónhẹHươngmênhưmuốnmêhồnTiềnbạcgiàusangcũnghếtMườinămgiấcmộngDươngChâu.Sauđó thìkhôngthấygìnữa.Nguyệtnươngbảo:

-Kểcũnglạthật,tôicứtưởnglànhịmuộitâmthầnhoảnghốtmàmêsảng,nàongờlạilàcơnmộngnhưthế.Thôi,muộimuộicứanlòngtĩnhdưỡng,chờgiagiavềrồisẽmờiđạosĩtớitrừtàma.TrácNhị

Thưlạingơngáchỏi:

-Tôiđangởđâuđây?

Nguyệtnươngđáp:

-Thìmuộimuộiđangnằmtrêngiườngtrongnhàđâynày.

LýKiềuNhingheTrácNhịThưnóitoànchuyệnmaquáithìdựngtócgáyđứngimkhôngnóitiếngnào,sauđótheoNguyệtnươngrakhỏiphòng.TớingoàigặpĐạiAnchạyvàothưa:

-CóPhónhịthúctớiđểloviệchậusựtheolờigiagiađãdặn,giagiavàỨngnhịgiađichưavề,PhónhịthúcmuốngặpĐạinương.

Nguyệtnươngbảo:

-NgườirahỏiPhónhịthúclàmọiviệcđãchuẩnbịxongxuôichưa,rồinóicứchờ,chắcgiagiacũngsắpvềtới.

Đại An vâng lời bước ra ... Trong khi đó, trên đường đi tới nhàVươngbà,TâyMônKhánhhỏi:

-TiệmnướccủaVươngbàởđâu?

Lúc đó cũng gần tới trước huyện,ỨngBáTước trỏ về phía trướcmặt:

-Kìakìa,đạicakhôngthấyhaysao?

Tớinơi,haingườibướcvào,Vươngbàđangăncơmtrưa.ỨngBáTướcthấyvậybảo:

-Bàđangăncơmđấyà?ThôiđểchúngtôiquabênquánĐạiHòaLâubênkiauốngchénrượurồitrởlạimìnhnóichuyện.

TâyMônKhánhbảo:

-TừđâytớiĐạiHòaLâucũngkhônggầngì,mìnhnênvàomộtquánrượunàogầnđâythìhơn.

Haingườibènvàomộtquánrượucáchđómấynhà,uốngrượunóichuyệnvãn.LátsauTâyMônKhánhđứngdậytrảtiềnrồikéoỨngBáTướcđiloanhquanhgiếtthìgiờ.Ởđờithậtlắmchuyệntìnhcờ,màcótìnhcờthìmớicóchuyện,chonênthìnhlìnhTâyMônKhánhtrông thấy Kim Liên đang đứng trước cửa nhà. Kim Liên thấy TâyMônKhánhnhìnmìnhbènbuôngtấmmànhcửaxuốngrồiđịnhquavàonhà.

NhưngTâyMônKhánhđãđisáttớinơi,tấmmànhđượcbuôngvộixuốngkhôngngờ lại đụngvàođầuTâyMônKhánh.KimLiên thấyvậy lúng túngkhôngbiếtnói sao, chỉđứngkhông lạimàmỉmcườiỨngBáTướcnhậnraKimLiên,cũngsữngsờkhôngbiếtnóigì.TâyMônKhánh lặng ngắmKim Liên, thấy nàng quả là trang giai nhântuyệtthế,mặttươinhưhoa,damịnnhưphấn.Đôimáhồnghào,làntóc đen dài buông xõa sau lưng, đôi mày cong vút lên như vànhtrăng, đôi mắt trong xanh gợn sóng, chiếcmũi xinh nhỏ càng làmtăngvẻthanhtúcủagươngmặt,chiếclưngongnhỏnhắnyêukiều...TâyMônKhánhcònđangsaysưathìKimLiênđãthỏthẻ:

-Tôilỡtay,xinquannhânthalỗicho.TâyMônKhánhđưatayxốclạikhăntrênđầurồiđáp:

-Thưakhôngsao, xinnương tửchớbận lòng.ỨngBáTước thấyTâyMônKhánhmêmẩn tâm thần trướcKimLiên, sợgiữađườnggiữasákhócoi,bènkéođirồikềtainóinhỏ.TâyMônKhánhmừnglắm,cùngỨngBáTướctớithẳngnhàVươngbà.Vươngbàđonđả:

-Hômnaysaoquannhânlạigiánglâmtớichốnnghèohènnàyvậy?TâyMônKhánhđáp:

-TôinhờỨngnhịgiadẫntớiđâylàcóviệcmuốnnhờbàrataygiúpchođấy.Vươngbàcười:

-Cógìmàquannhândạyquálờinhưvậy?Nóixongmờihaingườingồirồitróttràđemtới.ỨngBáTướcnói:

-Đạicaà,tấmmànhbuôngtrúngđầuđạicahômnaylàđiềmtốtđấy,việcnàynhấtđịnhphải thành.TâyMônKhánhcười rồibảoVươngbà:

-Xinbàngồixuốngđây,chotôihỏimộtchút.Ngườicongáiởngaycạnhđâylàaivậy?Vươngbàcườiđáp:

Ứngnhịgiađãhỏitôinhưvậybaolầnrồi,nayĐaiquannhânlạihỏinữa.Nhưnghỏimàlàmgì?

Cô ta là em gái của Diêm La Đại Vương, là con của Vương ĐạoTướngquân,vàđãgáicóchồngrồi.

ỨngBáTướckhóchịu:

-TâyMồnĐạiquannhânvàtôitớiđâylàđểnóichuyệnđứngđắn,bàđừngnênđùagiỡnnhưthế.

Vươngbànghiêmnétmặtrồibảo:

-Đạiquannhânkhôngbiếtgiađìnhđóhaysao?Chồngcôbánbánhtạihuyệnnàybaonhiêunămnayrồiđó.

TâyMônKhánhhỏi:

-TứclàTừTambánbánhtiêuphảikhông?

Vươngbàxuatay:

-Khôngphải,Đạiquannhânthửđoánxem.

TâyMônKhánhnói:

-HaychồngnànglàLýTam?LýTamcũngbánbánh.

Vươngbàlạixuatay:

-Cũngkhôngphải,LýTamthìaichẳngbiết.

ỨngBáTướcnói:

-HaylàLưutiểunhị?

Vươngbàlắcđầucười:

'-Lạicàngkhôngphảinữa,xinđoánthêmcoi.

TâyMônkhánhnói:

-Chúngtôikhôngđoánnổiđâu?

Vươngbàcườikhanhkhách:

-Nếu thế thì để tôi nói vậy.Chồngnàng làVõĐại lang,nghềbánbánh.

TâyMônKhánhgiậmchân:

-CóphảilàVõĐạimàaicũngchêlùnxấuphảikhông?

Vươngbàcười:

-Đúngđó.ỨngBáTướcthan:

-Thậtkhổchonàngbiếtbao,rõlàhạtngọcđểngâuvầy.

Vươngbàcười:

-Thìôngtrờikhéobàytròéolenhưvậyđó,chứgiainhânsánhvớitài tử,anhhùngsánhvới thuyềnquyên thì cònnói chuyệngìnữa.TâyMônKhánhhỏi:

-Tiềntrànướcbaonhiêuđây?Vươngbàgạtđi:

-Ôidào,cóđángbaonhiêu,cứđểđórồihômnàotínhcũngđược.

ỨngBáTướchỏi:

-VươngTriềucontraibàđiđâurồi?Vươngbàđáp:

-Nó từnhỏcứởnhà,hômnaymới theomộtngườikháchởvùngGiangHoài,bâygiờthìnóđirồi.

TâyMônKhánhbảo:

- Sao không cho nó đến ở với tôi? Nó coi bộ cũng lanh lợi lắm.Vươngbànói:

- Nếu được Đại quan nhân nâng đỡ cho thì còn nói gì. Tây MônKhánhbảo:

- Thôi được, cứ để nó về rồi tính. Nói xong đứng dậy cảmơn rồibướcra.ỨngBáTướctheosau.Ratớiđường,ỨngBáTướcbảo:

-Bâygiờthìsao?Tôiđãtìmđúngngườitrongmộngchođạicarồiđó,từnayđạicanênnhờVươngbàloliệu.Hômnaythìđạicachotôivềnhàtrước,TạHyĐạiđangchờtôiởnhàđể lomộtviệc.TâyMônKhánhhỏi:

-TạHyĐạichờ,tứclàsắpđiđánhbạcchứgì?ỨngBáTướcnói:

-Đâuphải,chuyệnlàmănđànghoàngmà.Nóixongchiataymàvề.TâyMônKhánhnghĩngợigiâylátrồiquaytrởlạiđứngtrướccửanhàVươngbà,nhìnxéosangnhàVõĐại.Vươngbàbiếtnhưngcứlờđi,sausợbấttiệnbènchạyracườihỏi:

-Kìa,Đạiquannhânchưavềsao?Xinmờivàoăncáigìchođỡđói,cócanhngonlắm.TâyMônKhánhbướcvàobảo:

-Cũngđược,canhchuachuamộtchútthìngon.

Nói xong ngồi xuống. Vương bà vào múc canh đem ra. Tây MônKhánhnhìnquarồibảo:

-Bànấucanhngonlắm,trongnhàcònnhiềukhông?

Vươngbàđáp:

-Tôingầnnầytuổi,mộtđờichuyênnghềmaimối,nêncũngđãtácthànhchongườitanhiềurồi.

TâyMônKhánhcườibảo:

-Tôihỏibàlàcanhcònnhiềukhôngthìbàlạitrảlờiđãlàmmốinhiềurồi,thậtlàôngnóigà,bànóivịt.

Vươngbàcười:

-À,canhthìcònnhiều,màmaimốithìcũngcònnhiều.

TâyMônKhánhbảo:

-Nếuvậythìtôinhờbàlàmmốichotôimộtngườiđượckhông?NếuviệcxongxuôithìtôixintạƠnxứngđáng.

Vươngbàgiảvờ:

-Chết,Đạiquannhânnóiđùahaysao?Tôi làmmốichoĐạiquannhânđểchoĐạinươngởnhàchửitôià, lúcđóthìtôicònmặtmũinào.

TâyMônKhánhnói:

-Đạinươngnhà tôi tính tìnhcao thượng,hiềnhậu,hiện trạngnhàcũngcómấyngười thiếp,nhưngchẳngcóngười thậtsựvừaý tôi.Nếubàđãgiỏimaimốithìxingiúptôimộtphen,cóthểtớinhàtôinóichuyệncũngđược.

Vươngbànói:

- Hôm trước cómột người xứng đáng lắm, nhưng không biết Đạiquannhâncóưngkhông.

TâyMônKhánhnói:

-Ngườinàovậy?Nếuquảlàtuyệtđẹpmàviệcthànhthìtôixinhậutạxứngđáng.

Vươngbànói:

-Côtatàisắcvẹntoàn,chỉphảicáihơilớntuổimộtchút.TâyMônKhánhbảo:

-Người xưa thườngnói "bán lãogiai nhân tình càngđậm", có lớnmộtvàituổicũngchẳngsao.

Nhưngcôtanămnaybaonhiêutuổi?

Vươngbàđáp:

-CôtasanhnămQúyHợi,tứclàtuổiconlợn,tứclànămnay"chínmươibatuổi"rồi.

TâyMônKhánhcười:

-Bànàythậtkhéokhôihài,chuyệngìcũngcóthểcườigiỡnđược.

Nóixongđứngdậyđịnhravề.Lúcđócũnggầntối,Vươngbàthắpđènlênđểtiễnchânkhách.TâyMônKhánhbướcracửa,cuốnbứcmành lên rồinhìnsangnhàVõĐài.TrầmĐạiquan từ tronghuyệnnhìnrathấyTâyMônKhánhliềnbướcsangnói:

-TâyMônĐạiquannhânđấyà?Giờnàysaocònởđây?Hồisángtôicótớinhànhưngkhônggặp,thậtuổngcôngquá.

TâyMônKhánhhơithẹn,bènhỏi:

-Chuyệnđóngàiloxongchưa?Trầmđạiquannói:

-Xongtừlâurồi,xinĐạiquannhânđợitôimộtchút,tôiđembạcrađưaluônchotiện.Nóixongchạyvộivềnhà,lấysốbạcvàtờcamkếtcủaTừquannhânđưachoTâyMônKhánh.TâyMônKhánhthưởngchoTrầmĐạiquanmườilạng.TrầmĐạiquancảmơnrồicáotừ.TâyMônKhánhlạiđứngnhìnsangnhàKimLiên,nhữngmongđượcthấymặtnàng,nhưnglátsauvẫnkhôngthấygì,đànhđemtiềnvề.Vềtớinhà, Nguyệt nương kể lại mộng mị của Trác Nhị Thư cho chồngnghe.TâyMônKhánhhỏi:

-Bâygiờthìsao?

Nguyệtnươngđáp:

-Thìcứvàothămrồiđã.TâyMônKhánhvàophòngTrácNhịThư,

mớinhìnđãrơilệ,khôngdámđứnglâusợthươngtâmmàxúeđộngbènquayra.LúcđótrongphòngmọingườiđôngđủTrácNhịThưchỉcònthoithóp,khôngnóinănggìđượcnữa,mắtđãnhắmnghiền.

Ratớingoài,TâyMônKhánhhỏiĐạiAn:

-Phónhịthúcđãtớichưa?

ĐạiAnđáp:

-Tớihaibalầnrồi,nóilàmọiviệcđãchuẩnbịxongxuôi,chỉcònmuamộtcáimũthậttốtnữamàthôi.Chắclátnữasẽtrởlại.

TâyMônKhánhnghĩthầm:

"Trác Nhị Thư không phải là chính thất, nhưng cũng là thiếp củamình.Phónhịthúctínhmuamũquảlàchuđáo.Cólẽnênmuachonàngmộtcáimũlụcsắc".

HômsauthìTrácNhịThưrangườithiêncổ.TâyMônKhánhthươngcảmkhônnguôi,đưađámxong,ởnhàsuốtmấyngàyliền,khôngđitớiđâu.

Thấmthoátđãtớingày"mãnthất"củaTrácNhịThư,chínngườikếtnghĩavớiTâyMônKhánhđềusaigianhânđemđồlễtới.TâyMônKhánhbắtbuộcphảichodọntiệc.Tới trưathìcảbọnkéotới.ỨngBáTướcnói:

-Bệnhcủanhịtẩuquảlàkhôngquakhỏiđược.

TâyMônKhánhbảo:

-Nhịcakhôngđượcchứngkiếnlúclâmchungcủanàng,thươngtâmlắm.Hômnọtôivắngnhà,nàngmêsảngnóitoànnhữngchuyệnmaquỷởâmcung,thậtthươngtâmhếtsức.

HoaTửHưhỏi:

-Nhịtẩucókểlạikhông?

TâyMônKhánhđáp:

-Lúctỉnhdậythìcókểlại.

RồithuậtlạitỉmỉtừngchitiếttrongcơnmộngcủaTrácNhịThưchomọingườinghe.TạHyĐạibảo:

-Nhưvậy thìđủ thấy làcóDiêmVươngchứkhôngphải làkhông.Chonênchúngmìnhcũngnênănởchocóđứcđểkhichếtxuốngâmtykhỏichịucựchình.

ỨngBáTướcbảo:

-Ôi,hơiđâu tinnhữngchuyệnmêsảngcủangườibệnh làmgìcóthật.TâyMônKhánhnói:

-Phảiđấy,ngườisắpchếtthườnghaynóinhảm,làmsaotinđược.Thôi,mìnhuốngrượuđi.

Nóixongmờimọingườirabàntiệcdọntrongvườn,vìtrongnhàcótăngsĩvàđạosĩtụngkinhgõmõ.Ngoàivườn,bàntiệcthậtồnào,tiếngcườitiếngnóivanglên,tráingượchẳnvớikhungcảnhbuồnbãtrongnhà.LátsauĐạiAnchạytớinóinhỏvớichủ:

-HoaNhịnươngsangthăm.TâyMônKhánhbảo:

-HoaNhịnươngđangởđâu?ĐạiAnđáp:

-Đangở trong phòngĐại nương. TâyMônKhánhuống thêmmộtchungrượunữarồiđứngdậybảomọingười:

-Xinanhemeứtựnhiênuốngrượu,tôivàotrongnhàcóchútviệc.NóixongtrởvàophòngNguyệtnương,thấyHoaNhịnươnghômnayđẹp hơn hẳn lần trước, bèn bước tới thi lễ. Hoa Nhị nương cũngđứngdậyđáplễ.Nguyệtnươngsaidọntiệcvôcùngthịnhsoạn,rồigọiLýkiềuNhiratiếprượuHoaNhịNương,cònmìnhthìphảichạyrachạyvào lomọiviệc.TâyMônKhánhtự tayrótmộtchungrượuKimHoađưachoHoaNhịnươngmàbảo:

-Mờitẩudùngrượu.HoaNhịnươngvộiđỡlấychungrượumànói:

-Chỗngườinhàcả, xinđại gia cứđể tôi được tựnhiên.TâyMônKhánhvừađịnhngồixuốngcạnhHoaNhịnươngthìNguyệtnươngvào, bèn đứng dậy nhường chỗ rồi trở ra vườn. Bỗng nghe ngoàicổngcótiếngồnào,TâyMônkhánhgọiĐạiAn,bảoraxemchuyệngì,ĐạiAnđiracổngrồitrởvàothưa:

-Khôngcóchuyệngìcả,chỉcómấyngườihátxẩmvừađivừahátxintiền,rồitrẻconhàngphốbutheoreohò,chọcphámàthôi.

TâyMônKhánhbảo:

-Hômnaytrongnhàcótiệc,cólẽnêngọihọvàohátchovui.

HoaTửHưtiếplời:

-Phảiđó,nênlắm.

ỨngBáTướcnói:

-Đànhvậy,nhưngchỉsợbọnnàyhátthìkhólòngnghenổi.

Nhưng Tây Môn Khánh đã sai Đại An ra gọi người hát xẩm vào.Ngườinàykhănáochỉnhtề,chânđihàiđen,trôngcóvẻmộtđạosĩhơnlàmộtngườihátdạo,màmặtmũilạisángsủadễcoi.Ngườinàyvàotớinơithìcúichàorồiđứngđợi.TâyMônKhánhbảo:

-Saokhônghátđi?

Ngườinàyrútramộtốngsáo,thổilênvàiđiệurồicấtgiọnghát:

ThanchocảnhphồnhoaChỉtrongchớpmắtlàtiêumaĐâucònmáđàomàyliễuĐâucònáocừumaykhéoChỉcònconoanhđangđứnggọiNúiđãlởrồiaiđỡđượcNghenóirằngNgườithiếunữđấtNgũLănglúctrướcBâygiờsốngcảnhthêlươngBàihátdứt,HoaTửHưbảo:

-Hátbàikhácđi.

Ngườinọháttiếp:

KìaaiđuachentrongchốnphonglưuCáichíbìnhsinhchỉlàtìmliễuhỏihoaTiếngtìbàkhôngcònnữaChimyếnđãchếtẤycũngbởilúcxưatâmđịasàilangBâygiờthìlâuđàibỏkhông,chimphượngđirồiĐángthươngthayLòngmêmangiấcmộngxuânđầy.ỨngBáTướckhen:

-Hátcũnghayđấychứ.Ngườikialạiháttiếp:

CómộtngườiLòngnhưrắnđộc,mặtmũiđẹptươiGiasảnquánửalàcủangườiĐánggiận thayTúiđãđầyÝxanh tìnhđỏnàoaihayỨngBáTướcnổigiậnmắng:

-Tênkia,saodámmắngchúngtao?Nóixongvừađứngdậyđịnhxônglạiđánhthìđãkhôngthấyngườihátdạođâu.MọingườihoảngsợdụimắtmànhìnTâyMônKhánhbảo:

- Giữa thanh thiên bạch nhật như thế này mà yêu quái dám lộnghànhhaysao?Thậtlàkỳlạ,cólẽphảinhờcácvịtăngsĩđạosĩtrừkhửđimớiđược.ỨngBáTước runsợnhất,định thầnmột lúc rồimớinói:

-Lạthật,rõrànglàcóngườiđangđứnghátngayđâymà,rồilàmsaotựnhiênbiếnmất?Lạthật!HoaTửHưnói:

-Chưachắtgìđãphảimaquỷ,có thể làbọnbàngmôn tảđạocóthuậtphânthântànghìnhđấymàthôi.Đểtôinhânđâyxinkểchuyệnnàychocáccacanghe,cũngkỳquáilắm.Nămxưatôicònnhỏ,báctôinói làkhốingọchổtrongcungvuatựnhiênbiếnmất.Đó làbảovậttruyềntừbaođời.Nónặngtớihơnnămmươicân,đượcđểtrêncái xà nhà chạm trổ của nội cung. Cung cấm canh phòng nghiêmngặt lắm,ai lấy trộmđược.Vậymàsaumột thờigianđiều tra, têntrộmđãbịbắtrồibịđemrahànhquyết,nhưngkhiđaophủvungđaosắpchém thìchỉcòn thấybộquầnáo.Thếcó lạkhông?Chonêntheotôithìngườivừarồicũngchỉlàbọntàđạođómàthôi.Bâygiờthìchúngmìnhtiếptụcuốngrượuđi.

MọingườingheHoaTửHưnóithìcũngtạmyênlòng,cùngnhauănuốngnhưcũ.TuynhiênđámgianhântrongnhàTâyMônKhánhthìcứtonhỏbànluậnkhôngthôi.

Bữa tiệchômđókéodài đến tốimới chấmdứt.SuốtbữaỨngBáTướclàngườinhiềulờinhất,nhưngsợhãitronglòngnêncứngồiimlặnguống rượu.Mãi tới lúcmọingườichia tay,ỨngBáTướcmớinói:

-Hômnayđạicamệtnhọc,nênđingủsớm,maimốttôitớithăm.

Sauđómọingườiravề.

Chỉnộitrongngàyhômấy,cảhàngphốrồicảhuyệnThanhHàđềutrànngậpnhữnglờiđồnđạivềyêuquáitrongnhàTâyMônKhánh.Cóngườilạibảorằngđãtrôngthấyngườihátdạođótiếptụcđihátdạonhưtrước...

Hồi5

MƯUSÂUKẾHIỂM

VìcáitangcủaTrácNhịThưmàphảisaubốnmươichínngày,TâyMônKhánhmớitớiđượcnhàVươngbànhờlochuyệnmốimanh,rồinói:

-Nếubàloviệcnàychothành,tôixintặngmườilạngbạc.

Vươngbànói:

-Cáiđóđãđành,nhưngvớiđámnày,khôngnhữngtôiphảicựcnhọcloliệu,màĐạiquannhâncũngphảiđủnămđiềukiệnthìmớiđược.Thứnhấtlàphảiđẹptrai,thứnhìlàphảisànhsỏi,thứbalàphảicótiền,thứtưlàphảichịukhókiênnhẫnchờđợi,thứnămlàphảimấtnhiều công phu. Có đủ năm điều ấy thì việc mới thành. Tây MônKhánhnói:

-Tưởngcáigìthứnămđiềuấythìtôicóđủ.Thứnhất,nhưbàđangthấyđây,diệnmạotôiđâuphảixấuxa;thứnhì,tôitừnhỏđãravàođủchốnănchơinêncũngtạmhiểuđời,thứba,tôichẳnggiàusangnhưngcũngđủsống,thứtư,tôirấtkiênnhẫnchịuđựng;thứnăm,tôibằng lòng tốnnhiềucôngphu,nếukhông tôi tới luinơinày làmgì.Chonênbàcứráng logiùmchoxongviệcđi, tôicamđoanhậutạ.Vươngbànói:

-TuyĐạiquannhâncóđủnămđiềuđó,nhưng tôivẫncònengạimộtđiều.TâyMônKhánhvộihỏi:

-Cònengạiđiềugìnữa?Vươngbàđáp:

- Chuyện này cực kỳ khó khăn, cần đến tiền bạc nhiều, nhưng từtrướcđếnnaytôinghenóiĐạiquannhânlàngườihàtiện lắm.Tôicứthậttìnhmànói,xinđừngđểbụngmớiđược.

TâyMônKhánhhơingượng:

-Thìtrongvụnày,tiềnbạcthếnàotôicứtheođúnglờibàlàđược

chứgì?

Vươngbàbảo:

-NếuĐạiquannhândãchịuchitiềnthìđểtôinóichongàinghediệukếcủatôi,nhờđóngàicóthểgặpmặttròchuyệnvớicôta.

TâyMônKhánhmừnglắmhỏi:

-Kếgìvậy?

Vươngbàcườikhanhkháchbảo:

-Đạiquannhâncứđivề,chừngdămthángnửanămnữa,tớiđâytôisẽnóichomànghe.

TâyMônKhánhkhẩnkhoản:

-Bàđừngđùanữachứ,giúptôichoxong,tôiđềnơnxứngđáng.

Vươngbànói:

-Kếcủatôithầntìnhlắm,Đạiquannhânđãthậtlòngthìtôixinnói.Cônàytuyxuấtthântừgiađìnhnghèokhónhưngtrămphầnlanhlợi,đàn hát giỏi, nữ công thêu thùa cũng khá, lại biết đọc sánh, ngâmthơ,đánhcờ,uốngrượu,cáigìcũnghay.CôtatênlàKimLiên,concáinhàhọPhan, trướccưngụỞNammôn.Lúc trướcbịbánchoTrươngĐạiHộ,tạiđâycôtađượchọcvềâmnhạcđànca.KhiĐạiHộsắpchết thìđemgảchoanhchàngVõĐại, từđó tớinaycô tabuồnkhổlắm,thườngthanthởvớitôi.Nhàbênđócóchuyệngìcũngthườngmời tôi sanggiúp.Cô ta cũngnhận tôi làmmẹnuôi.Hàngngày,VõĐạiđibánbánhtừsớm,nếuĐạiquannhântheokếcủatôithì trướchếthãymuamộtxấp lụaxanh,mộtxấp lụa trắngđemtớichotôisẽđưaquabênđó,nóilàmuốnmayquầnáo,nhờcôtalựangàygọigiùmmộtthợmaytớimay.Nếucôtatừchốithìviệccoinhưbỏ.Cònnếucôtavuivẻbảolàđểcôtamaychomàkhôngcầngọithợmay, như vậy là việc đã đượcmột phần.Rồi tôi sẽmời cô tasangđâymaychotôi,nếucôtabằnglòngtứclàviệcđượchaiphần.Tôisẽdọntiệcrượunhỏmờicôta.Nếucôtatừchối, lấycớlàbấttiện,đểcôtađemvềnhàmay,thìthôi.Mànếucôtaimlặng,tứclà

nhậnlời,nhưthếlàviệcđượcbaphần.Hômđầu,ngàiđừngđến,đợimấyhômsau,vàokhoảnggiờNgọ,ngàiănmặcchảichuốttớiđây,đứngngoàiđằnghànhchotôibiết, rồivờnói là lâukhôngtớiuốngtrà,tôisẽramờingàivàophòng,nếucôtathấyngàivàomàđứngdậyđivềthìtôicũngchẳngcócáchgìgiữlại,nhưvậythìthôi.Cònnếucôtacứngồiyên,thìnhưvậylàviệcđượcbốnphần.Lúcđótôisẽnói rằngngàichính làngườicó lòngrộngrãimua lụachotôiđểmayquầnáo,rồinhânđókhoatrươngchongài.Ngàisẽtiếplờitôimàhỏichuyệnnàng,nếucôtakhôngchịutrảlờithìthôi.Cònnếucôta tiếpchuyệnngài, tức làviệcđãđượcnămphần.Sauđó tôimớikhoetàigiỏigiangcủacôta,ngàimớibỏtiềnrahỏimuanhữngđồmayvá,nếucôtakhôngchịumàbỏvềthì thôi,cònnếucôtangồiyêntứclàviệcđạtđượcsáuphần.Rồitôigiảvờrangoàimuamóngì, tôi nói với cô ta làởnhà tiếpngàigiùm tôimột chút, nếucô takhôngchịumàđứngdậybỏvềthìthôi,cònnếucôtangồiyênkhôngnóigìtứclàđãbảobảyphầnthànhcôngrồi.Đếnkhitôimuacácthứtrởvề,bàytiệcrượutrênbàn,mờicôtacùnguốngvớingài,nếucôtakhôngchịuđốiẩmvớingàimàbỏvềthìthôi,cònnếucôtangầnngừkhôngquyếtliệttừchối,tứclàđãtámphầnthànhcông.Rồilúcrượu được vài tuần, cô ta vui vẻ chuyện trò, tôi giả vờ nói là hếtrượu,ngàimới lấytiềnrakhẩnkhoảnnhờtôiđimuathêmrượuvàcácmónđồăn, tôibènđi ravàkhóacửangoài lại,nhốthaingườitrongnhàtôi,nếucôtasợhãiđứngdậyđòivềthìđànhthôi,cònnếucứngồiyêntứclàđãchínphầnthànhcôngchỉcònmộtphầnnữalàhoàntoàn:

Phần sau chót nàymới khóngài đừng vội vã hấp tấpmàhư việc,trướchếtphảidùng lờingọtngàomàtántỉnh,sauđóthìmớidùngtới taychânmàdòxét,chẳnghạnngàiđùngtayáogạtrơiđôiđũaxuốngđấtrồivờcúixuốngnhặtlên,đồngthờilấytayvuốtnhẹchâncẳngcô ta,nếucô tagiẫynảy lênmà làmồn thì tôiđứngngoàisẽvàongayđểcanthiệplàmdịuchuyện,sựviệcnhưvậylàdànhtạmngừngởđóvậy.Cònnếucôtakhôngnóigì tức làcôngviệcmườiphầnhoànhảo.Lúcđóthìngàimuốnlàmgìkhôngđược.Nhưngsauđóthìngàitrảcôngnhotôithếnào?

TâyMônKhánhmừnglắm,hớnhởnói:

-Thậtlàdiệukế,nhưngcóvẻkhókhănquá.

Vươngbàbảo:

-Khókhănmàđượcmớithíchchứ,lúcđóthìđừngquênmườilạngbạccủatôiđấynhé.

'TâyMônKhánhbảo:

-Tôiđâuphảingườivôơnbạcnghĩamàbàsợ,nhưngchừngnàomớithihànhdiệukếnày?Vươngbàđáp:

-Chỉchiềutốinaylàcótintức.BâygiờnhânlúcVõĐạichưavềtôisẽsangngaynóichuyệndòýxemsao.Ngàinênsaingườiđemlụatớingay,đừngchậmtrễ.

TâyMônKhánhđứngdậynói:

-Đâylàviệccủatôi,chậmtrễsaođược.

Nói xongcáo từ, raphốmuamấyxấp lụađemvềnhà, saiĐạiAnđưatớingaychoVươngbà.

Vươngbàmừnglắm,mởcổngsauquabênKimLiên,đượcKimLiênmờilênlầungồinóichuyện.Vươngbàmởđầu:

-Saomấyhômnaykhôngthấycôquabêntôiuốngtrànóichuyện?

KimLiênđáp:

-Mấyhômnaytôikhôngđượckhỏenênlườibiếng,chẳngmuốnđiđâu.

Vươngbànói:

-Nhàcólịchkhôngcô?Tôimuốnmượnvềđểchọnngàytốtmayítquầnáomặcchocóvớingườita.

KimLiênhỏilại:

-Mayquầnáogìvậy?

Vươngbàđáp:

-Tôigiàrồi,chẳngbiếtsốngchết lúcnàonênphảicócáiquầncáiáo, rủi thình lìnhnằmxuống thìcũngcómàmặc,vả lạihiệngiờởnhàchẳngcóai.Kimliênhỏi:

-Àmàanhnhàđiđâu,mấyhômnaykhôngthấy?Vươngbàđáp:

-Thằngcontraitôiđitheohọcbuônbánlàmănởxarồi,từhômnóđitớinaytôicũngchẳngnhậnđượctintứcgìcả,tôithậtsốtruộtquáđimất.Kimliênlạihỏi:

-Chẳnghayanhnhànămnaybaonhiêurồi?Vươngbàđáp:

-Nóhãycònnhỏ,mớimườibảy.KimLiênnói:

-Mườibảythìcũng lớnrồi,saomamakhôngkiếmcondâuđểđỡđầntaychân?Vươngbànói:

-Thìtôicũngnghĩvậy,nhàthìneongườinêntôicứbậnrộntốimắttốimũisuốtngày,để lầnnàynóvềsẽ tính.Mấyngàynay tôicũngthấymệtmỏi,toànthânđaunhưdầnmàmàlạihúnghắngho,đêmkhôngngủđượcnên losợ lắm,phảichẩnbị ítquầnáomới.Cũngmaylàcómộtvịquannhâncựphúvẫnthườnghaytớinhàtôidùngtrà,thấyhoàncảnhtôinhưvậythìthươngtìnhchoítlụaquýđểmayquầnáo,chonênđịnhsangđâyhỏingàytốtrồigọithợtớinhàmayquầnáo.Nghĩlạithântôithậtkhổhếtsức.KimLiênnghexongcườibảo:

-Chỉ sợ là tôi vụngvề,maykhôngvừaýmama,chứnếumamakhôngchêtôivụngvềthìcứđểđótôimaycho,hồinàotôicũngrỗirãi, chẳng biết làm gì cho qua thì giờ. Vương bà khấp khởimừngthầm,cườibảo:

-Thậtrathìtôikhôngdámlàmphiền,nhưngnếuđượccôthươngmàtrổ tàikhéomaycho,để lúc tôinhắmmắtcócáiáomàmặc thìcóchếtđitôicũngđượcanủi.Chỉsợlàđạigiaởnhàkhôngbằnglòng.

Lầntrướccũngchỉvìvụmayáomàtôivôtìnhlàmkhổcô.KiêmLiênsốtsắng:

- Không hề gì, tôi đã hứa là làm.Mama cứ dám lịch về lựa ngàyhoàngđạođểtôimayquầnáocho.Vươngbànói:

-Tôilàmsaomàcoilịchđược,cógìlạiphảiđinhờngườikhác.Côđâylàngườigiỏichữnghĩa,biếtngâmthơđọcsáchthìmớicoiđượcchứtôilàmsaocoi.

KimLiênmỉmcườicầmcuốnlịchlậtracoimộtlúcrồibảo:

-Ngàymai làngàyphánhật,ngàykiacũngkhông tốt, ít nhấtphảingàykìamớiđược.

Vươngbàtiếplấycuốnlịch,đểlạilêntườngrồinói:

-Đượccôđâynhận lờimaygiùm làphúcđứccho tôi lắm rồi, chonênnghĩlạicũngchẳngcầnphảichọnngàylàmgì.Tôicũngmớihỏi,ngườitabảolàngàymailàngàyphánhật,nhưngtôithìchẳngcầnkiêngkỵgìcả.

KimLiênnóixuôi:

-Thìcókiêngcũngvẫnhơnchứ.

Vươngbànói:

-Nếuquảcôđãcólòngnhậnlờimaygiùmthìngàymaixinmờicôquábộsangbêntôi.

KimLiênhỏi:

-Đểtôimayởnhàcũngđượcchứgì?

Vươngbànói:

-Nhưngtôithìlạithíchđượcngồinhìncômay,màbêntôithìchẳngcóaicoisócnhàcửacả.

KimLiênbảo:

-Nếuvậythìđểngàymai,ăncơmxongtôisẽsang.

Vươngbàmừngquá,hếtlờicảmtạrồicáotừ,xuốnglầumàvề.

Tốihômđó,Vươngbànhờngườiđếnbáo tinchoTâyMônKhánhbiết,hạnlàcáchmộtngàythìtới.

SánghômsauVươngbàdậysớm,dọndẹpcănphòngbêntrongchođẹpđẽrồichuẩnbịtrànướckimchỉrồingồiđợiKimLiênsang.Vềphần Võ Đại ăn sáng xong thì đem bánh đi bán như thường lệ.Chồngđirồi,KimLiênbuôngmànhtrướcxuống,đóngcửangoàilại,dặnNghênhNhicoinhàrồitheocổngsaumàsangnhàVươngbà.

Vươngbàvuimừngkhônxiết,niềmnởmờivàophòngrồiphatràHồĐàoTùngmờiuống.Sauđóđemmấyxấp lụarađạt trênbàn.KimLiênbắtđầuđocắt.Vươngbàđứngbênhếtlờikhenngợi:

-Thậtkhéoquáchừng,tôiđãsáubảochụctuổirồimàcảdờichưatừnggặpmộtngườitàikhéonhưcô.KimLiênmỉmcườikhôngđáp,yên lặngcắtmay.Tớigần trưa,Vươngbàdọncơm thậtngonmờiKimLiênăn.Cơmxong,nghỉngơichuyệnvãnmột lúc,Kim liên lạitiếptụccôngviệc.Tớigầnchiềumớicáotừmàvề.Cũngmay,vừavề tớinhà thìVõĐạicũngvềgọicửa.KimLiênvội ramởcửa,VõĐạibướcvào,thấysắcmặtvợhơihồngbènhỏi:

-Nàngđiđâuvềvậy?KimLiênđáp:

-Vươngmamanhờtôisangmaygiùmítquầnáođểdùngvàohậusự,lạimờitôiăncơm,tôimớiởbênđóvề.VõĐạibảo:

-Sanglàmgiúpthìđược,nhưngđánglẽkhôngnênăncơmbênđómớiphải.Mìnhnhờngười tanhiềurồi,bâygiờngười tanhờ lại thìmình làm giúp, sao lại ăn uống để làm phiền người ta, về nhà ănkhôngđượcsao?Sángmainàngcósangđómayquầnáothìnhớlấy ít tiềnhoặcmua ítđồăngìmà trả lễchongười ta.Tụcngữcócâu"bánanhemxamualánggiềnggần",mìnhđừngđểhàngxómphiềnlòng.

Nếungườitakhôngchịuchonàngtrảlễthìnàngđemvảivềnhàmàmay,miễnsaomayđẹpthìthôichứgì.KimLiêngậtđầu.

Sánghômsau,ănsángxongVõĐạilạiđembánhđibán.Vươngbàchờ choVõĐại đi khỏi, vội đích thân sangđónKimLiên.Kim liênmay tới gần trưa thì lấy ba trămquan tiền đưa choVương bàmàbảo:

-Mamacầmlấymuagìvềmìnhcùngăn.Vươngbàgiẫynảylên:

-Chếtchửa,saolạingượcđờithếnày?Giànhờcônhọccônglàmgiúp,cólýnàolạinhặntiềncủacô?

KimLiênbảo:

-Thìôngchồngtôidặnvậylạicònnóirằngnếumamakhôngchịunhậntiềnđểmuađồănthìtôiphảiđemvảivềnhàmaychứkhôngđược sang đây nữa. Vương bà nghe xong, sợ hỏng chuyện, đànhphảinhậntiền,nhưngbùvàođólànhữngmónănrấtthịnhsoạn.Haingười ăn uống chuyện trò vui vẻ.Ăn xong,KimLiên chỉ nghỉ ngơimột látrồi tiếptục làmviệc.Tớigầnchiềuthìvềnhà.Ngàythứba,saukhichờchoVõĐạirakhỏinhà,Vươngbàtớicổngsaugọi:

-Côơi,tôisangđóncôđây.

KimLiêntừtrênlầungóđầuxuốngbảo:

-Tôisangbâygiờđây.

Hai người cùng vào phòng Vương bà. Vương bà đem trà lại, KimLiênbắtđầulàmviệcngay.

Vươngbàngồibênthỉnhthoảngnóivàcatụng.

TớigầntrưathìTâyMônKhánhmangtheoítlạngbạc,ănmặcchỉnhtề,taycầmquạtKimXuyếnthongthảtớitrướcnhàVươngbà,đằnghắngmấytiếngrồigọivào:

-Vươngmamacónhàkhông?Hồinàysaokhôngthấyđếntôichơi?

Vươngbàgiảvờđứngdậyhỏi:

-Aigọitôingoàiđóvậy?

TâyMônKhánhđáp:

-Tôiđâymà.

Vươngbàramởcửarồicườibảo:

-Tưởngai, téra làTâyMônĐạiquannhân,ngài tới thậtđúng lúc,xinmờivào.

NóixongdắtTâyMônkhánhvàophòngrồinóivớiKimLiên:

-Đâylàvịquannhânđãcólòngchotôimấyxấplụađó.

TâyMônKhánhngắmKimLiên,nàngmặcchiếcáolụabạch,chiếcquầnhồng,nhansắcmuônphầnxinhđẹp.KimLiên thấyTâyMônKhánhvàothìcúimặtxuống.TâyMônKhánhliềnbướctớithilễ.KimLiênvộiđặtđồmayxuống,thẹnthùngđáplễ.VươngbàchỉKimLiênbảo:

- Mấy xấp lụamà Đại quan nhân cho già, chẳng biết nhờ ai maygiùm,cũngmay làcócôđâyởkềbênnhà, rấtgiỏinữcông, lạicólòngnhận lờimaygiúp.Thật là trời giúpgiànày.Côđâymay cựckhéo,thậtởđờikhócóngườinàokhéoléonhưthế.Đạiquannhânbướctớimàcoinày.TâyMônKhánhhiểuý,bướctớigầnKimLiên,cầmtấmáođangmaydởlêncoi,xuýtxoakhenngợirồinói:

-Nươngtửđâyquảlàtuyệtkhéo,tiênnữtrênthượnggiớicũngchỉkhéođếnthếnàymàthôi.Kimtiêncúiđầumímcườithỏthẻ:

-Quannhânquákhen.TâyMônKhánhvờhỏi:

-Mamaà,tôiquảlàđườngđột,nhưngxinmạomuộihỏinươngtửđâychẳnghaytừđâytớivậy?Vươngbàbảo:

-ThìĐạiquannhânthửđoánxem.TâyMônKhánhđáp:

-Kẻhènnàylàmsaođoánđược.

Vươngbàcườikhanhkhách:

-ThìxinthỉnhĐạiquannhâncứngồixuốngđiđãrồitôinói.

TâyMônKhánh bèn ngồi xuống, đối diện vớiKim Liên. Vương bàbảo:

-Đểtôinóichomànghe,nươngtửđâychínhlàngườivôtìnhbuôngtấmmànhkhiếnĐạiquannhânđụngđầuđó.

TâyMônKhánhvờngạcnhiên:

-Àthìranươngtửđây,thậtlàhânhạnhchotôiđượctìnhcờtáingộ.Chuyệnhômnọquảtôichẳngbaogiờquênđược.

KimLiênvẫncúiđầucườithưa:

-Hômnọ là tôivô tình lỡ tay, tôicũngđãxỉn lỗi rồi,xinquannhânđừngđểtâm.-TâyMônKhánhvộinói:

-Tôiđâudámvậy.

Vươngbànói:

-ĐâylàVõĐạinươngởngaycạnhnhàtôiđấy.

TâyMônKhánhnói:

-Nếuvậythìhômnaytôiđườngđộtthấtkínhquá.

Vươngbàlạihỏi:

-Nươngtửà,nươngtửcónhậnraĐạiquannhânđâykhông?

KimLiênđáp:

-Thưaquảlàtôikhôngnhậnra,vàcũngchưacóhânhạnhquenbiếtVươngbànói:

-Đạiquannhânđây làTâyMônĐạiquannhân,mộtcựphú tronghuyệnnày,HuyệnquanvẫnthườngcùngĐạiquanđâygiaohảothânmật lắm.Đại quan nhân đây quả là tiềnmuôn bạc vạn, lai có cửahiệudượcphẩmlớnnhấttronghuyện.Nhàcửathìôithôivàngbạcchâubáuchấtđầy.VịĐạinươngcủaĐạiquannhânđâycũnglàdotôilàmmối,đólàtiểuthưcủagiađìnhNgôThiênhộ.Đạinươngquảlàmộtngườihiềnđứcđảmđang.

ĐoạnquaysanghỏiTâyMônKhánh:

-SaohồinàykhôngthấyĐạiquannhântớiđâyuốngtrà.

TâyMônKhánhđáp:

-Trongnhàcũngnhiềuchuyệnbậnrộn,vảlạitiệnnữởnhàcũngcóngườitớihỏi.Dođócũngkhôngđượcrảnh.

Vươngbànói:

-Đạithưởnhàđãhứahônvớigiađìnhnàovậy?Saokhôngđểtôilàmmốicho?

TâyMônKhánhnói:

-ChúngtôiđãthuậngảtiệnnữvềlàmdâucủaDươngĐềđốc,chỉhuyThậpbátvạncấmquâncủaĐôngKinh.NgườicontraitênKínhTế,mớimườibảytuổi,cũnghãycònđihọc.SởdĩkhôngdámnhờtớimamalàvìtronggiađìnhchúngtôiđãcóVăntẩunhivàTiếttẩunhiđứngralogiùm,tuynhiênnếumamachịugiúpthêmvàothìđểtôivềnhàdọntiệcrượumờimamatới.Vươngbàcười:

-Nói lànóivậymàthôichứchuyệnđãxongrồi thìcòncầnđếntôilàmgì,bâygiờtôichỉcònđợiđếnngàyđámcướicủaĐạithưthìtớiuốngchénrượumừngnóicâuchúctụngmàthôi.

Haingườinói thêmvàicâuchuyệnnữa, trongkhiđóKimLiênvẫntiếptụcmayáo.Vươngbàvàotrongđemrahaichungtràbốckhói,mộtchoTâyMônKhánh,mộtchoKimLiênrồibảo.-Nươngtửà,xindùngvớiquannhânđâymộtchéntràchovui.

NóixongliếcnhìnKimLiênrồi lạinhìnTâyMônKhánhmàgiơbàntaylên.TâyMônKhánhngầmhiểulàviệcđãnămphầnthànhcông.Thậtđúngvớicâu'tràlàgợichuyện,rượulàôngmai".SaukhikhoatrươngTâyMônKhánhmộthồi.Vươngbànói:

-NếuĐạiquannhânkhôngtớiđâythìgiàcũngchẳngbỏnhàmàđimờiđược.NayĐạiquannhântớithậtlàđúnglúc,thếmớibiếtmiếngănmiếnguốngcũng làduyêntiềnđịnh.Tụcngữcónói"mộtngườikháchkhônglàmphiềntớihaingườichủ,vậymàĐạiquannhânđâythìbỏtiềnramualụachotôi,cònnươngtửđâythìnhọccôngmayáochotôi,mộtbêncócủamộtbêncócông,cảhaiđềulàngườiơncủatôicả, thật làmộtmình tôimàmột lúc làmphiền tớihaingười.Hômnaychẳnggìcũnglàgặpgỡvuivẻ,tôiđềnghịlàĐạiquannhânnên bỏ tiền ra để tôimua rượu thịt về làm tiệcmời nương tử đâycùngdựchovui.

Đạiquannhântínhsao?TâyMônKhánhđáp:

-Tôiquảlàvụngvề,khôngnghĩtớiđiềuđó,tiềnbạcthìcósẵnđây.NóixongmóchầubaolấyramộtlạngbạcđưachoVươngbà.Kimliênthấyvậyvộilắcđầubảo:

-Chết!Tôikhôngdámvậyđâu.Tuỵnóivậynhưngvẫnngồiyên,taymânmêtấmáomaydở.Vươngbàthấyvậyyênbụnglắm,bèncầmtiềnmàbảo:

-Thôidểtôiđimuabánchosớmnhé,phiềnnươngtửởnhàtiếpĐạiquannhânđâygiùmtôi.

Vừa nói vừa bước từ từ ra phía cửa nhưng không quên theo dõiphảnứngcủaKimLiên.KimLiênthấyVươngbàđibènnói:

-Mamaà,trờicũngtrưarồixinchotôivề.Tuymiệngnóivậynhưngvẫnngồiyên, tiếp tụcmayáo.Vươngbàđi thẳngracửa,khóa tráicửalại,rồiđứngngoàicửatheodõitìnhhình.

Trongnày,TâyMônKhánhsaysưangắmKimLiên.KimLiênthỉnhthoảnglạiliếcnhìnTâyMônKhánhrồilạitiếptụccúixuốngkhâuáo.

Vươngbàthấycóvẻêm,vộiđimuagàvịt,thịtlợnthịtdêvàcácthứ

hoaquả về, làmmột bữa tiệc linh đình, rồi dọnngay tại bàn trongphòng.Tiệcdọnxongxuôi.Vươngbàbảo:

-Nương tửà, dẹpchuyệnkhâuvá lại đi, dùngchén rượuđã.KimLiênđáp:

-MamangồitiếpĐạiquannhânđi,tôikhôngdámđâu.

Vươngbànói:

-Bữatiệcnày làcủaĐạiquannhânđâyđãinươngtửmà,nóivậysaođược.

Nói xong rót rượu ra. Kim Liên miễn cưỡng nhập tiệc. Tây MônKhánhnângchungrượulênbảo:

-Mamaà, làmsaophảimờinươngtửđâyuốngcho thật tìnhmớiđược.

KimLiênvộinói:

-Thưatôiuốngítlắm,uốngnhiềukhôngđượcđâu.

Vươngbàkhẩnkhoản:

-Giànàybiếtnươngtửuốngđượcmà,xinmởlònguốngítchénchokhỏiphụlòngĐạiquannhânđây.

Nói xong nâng chung đưa cho Kim Liên. Kim Liên tiếp lấy chungrượu,hướngvềhaingườichúccâuvạnphúc.TâyMônKhánhcầmmộtđôiđũađưachoVươngbámàbảo:

-Xinmamathaytôitiếpđồănchonươngtử.

VươngbàbènlựanhưngmónngonnhấtgắpđầybátchoKimLiên.Mọingười vui vẻănuống.Quavài tuần rượuVươngbàvào tronghâmlấythêmrượu.NgoàinàyTâyMônKhánhđặtđũaxuốnghỏi:

-Kẻhènnàymạomuội, xin nương tử thứ lỗi, chẳnghaynămnaythanhxuânnươngtửbaonhiêu?

KimLiêncúiđầuđáplínhí:

-Thưatôiđãhaimươilămtuổirồi.TâyMônKhánhbảo:

-Nhưvậynương tửđâyđồngcanhvới tiệnnộiởnhà.Tiệnnội tôituổiCanhThìn, tức là tuổiconrồng,sinhđúngvàongàyrằmthángtám.KimLiênđỏbừngđôimá:

-Chết,ĐạiquannhânđemgàmàsovớiphượngnhưvậyđâuđượcLàmvậytôimangtội.Vươngbàtừtrongranghevậyliềnbảo:

-Nươngtửquảlàngườirấtmựctinhtế,thảonàocáigìcũnggiỏi,từchuyệnnữcôngmayvá,chođếncầmkỳ thi tửuđềuxuấtsắchơnngười.TâyMônKhánhnói:

-Ngườinhưnươngtửđâyquảlàhiếmcó.Vươngbàtiếplời:

-Tôinóithật,xinĐạiquannhânbỏlỗicho,đâylàchổthântìnhnêntôimớinói.Đạiquannhângiàusangtộtbực,ởnhàthêcó,thiếpcó,tuy toàn là người hiền lànhđẹpđẽ, nhưngquả tình là không cóaiđượcnhưnươngtửởđâyđâu.TâyMônKhánhthởdàilàmbộbuồnrầu:

-Tôiquả làngườibạcphúcbạcphần, tuycó tiềnnhưngkhôngcóđượclấymộtngườitâmđầuýhợp.Vươngbàhỏi:

-CònvịĐạinươngngàytrướcthìsao?TâyMônKhánhđáp:

-Ngườivợtrướccủatôi, lúccònsinhtiềnđâucógiốngnhưngườivợhiệnnay,tuyởnhàmànhưnhàvôchủchẳngbiếtquánxuyếngiađìnhgìcả.

Vươngbànói:

- Lâuquá tôi cũngquênđi,Đại nươngngàyxưaquả làđảmđanglắm.TâyMônKhánhđáp:

-Đúngvậy,ngườivợ trướccủa tôihọTrần, tuyxuất thângiađìnhnghèokhónhưnggiỏigianglanhlợilắm,thaytôilođượchếtmọiviệc

trongngoài.ChẳngmaymấtđiđãđượcbanămrồiTiệnnộicủatôihiệnnayphầncũngvìhayđauyếunênkhôngcoisócnổiviệcnhà.Mỗilầnnhắctớichuyệngiađình,tôithậtkhổtâmquá.

Vươngbàcười:

-Đạiquannhânđừnggiận, tôinói thật,cảĐạinươnglúctrướclẫnĐạinươngcũngkhôngaiđẹpđẽtàigiỏinhưnươngtửđâyđâu.

TâyMônKhánhgậtgù:

-Mamanóirấtđúng.

Vươngbàlạicườihỏi:

-TôinghenóihìnhnhưĐạiquannhâncónhàriêngởngoàivớimộtbànàonữaphảikhông?Saokhôngchotôibiết?

TâyMônKhánhđáp:

-ÀđólàcanữTrươngTíchXuânđómà,nhưngnàngtalàloàicakỹ,tôiđâuthíchgì?

Vươngbàhỏitiếp:

-TôicũngnghenóilàLýKiềuNhicũngđượcnhờvảĐạiquannhânnhiềulắmphảikhông?

TâyMônKhánhđáp:

-LýKiềuNhithìtôiđãcướivềrồi,nếunàngtỏrađảmđangtháovátbiếtquánxuyếncôngviệcnhàthìtôisẽnânglênhàngchínhthất.

Vươngbàlạihỏi:

-CònTrácNhịThưcoivậymàvắnsốnhỉ?

TâyMônKhánhđáp:

- TrácNhị Thư thì cũng chẳng nên nhắc tới nữa. Từ hồi được tôi

cưới về làmđệ tamphòng thì cứđauyếu luôn,gầnđâybệnh tìnhtrầmtrọngmàquađời.Vươngbàhỏi:

-Giảdụnhưbâygiờcómộtngười cựcxinhđẹpmà lại giỏi giangtháovát, rấthợpýĐạiquannhân thìĐạiquannhân tínhsao.TâyMônKhánhđáp:

-Có lẽcáiduyênsố tôinóchẳngragì,bâygiờcònbiếtmongmỏivàođâuđượcnữa.TâyMônKhánhvàVươngbàcứvừaănuốngvừanóichuyệnnhưvậy.LátsauVươngbàvờđứnglênbảo:

-Nguyrồi,hồinãyquênmuarượu,bâygiờhết rượurồi làmsao?Thôiđểgiàchạyđimuathêmrượunhé.

TâyMônKhánhlạimóchầubaora,lấychừngbabốnlạngbạcvụnđưachoVươngbàmàbảo:

- Ma ma cầm lấy mà mua rượu, còn dư bao nhiêu thì cứ cất đi.Vươngbàhếtlờicảmtạ,liếcnhìnthấyKimLiêncúiđầukhôngnóigìthìmừnglắm,cầmtiềnđứngdậybảo:

-GiàtớiđườngĐôngNhaimuarượungon,lạiphiềnnươngtửnhọccôngtiếpĐạiquannhângiùm,bìnhtrênbàncũngcònítrượuđó.

-Thôi,nếucònrượuthìmamađừngđinữa,bấynhiêuđóĐạiquannhânuốngđủrồi,tôithìkhônguốngrượuđượcnữađâu.

Vươngbàbảo:

-Cógìđâumàngại,Đạiquannhânđâycũng làchỗ thân tìnhmà.KimLiênnói:

-Khôngđượcđâu...

Tuymiệng nói vậy nhưng vẫn ngồi yên. Vương bà thấy vậy vội đingayracửa,đóngcửa,khóakỹlạirồiđứngởngoàimànghengóng.Trongnày,TâyMônKhánhđămdămnhìnKimLiênrồihỏi:

-Hồinãymamacónóinhưngtôiquênmất,dámhỏinươngtửhọgì?KimLiêncúiđầumỉmcườiđáp:

-HọVõTâyMônKhánhvờhỏilại:

-HọĐỗà?KimLiêncười,liếcTâyMônKhánhmàbảo:

- Quan nhân có đôi tai không được tốt lắm. Tôi họ Võ. Tây MônKhánhcườibảo:

-Tôi lãng tai thậtsao?NhưnghọVõ thìởhuyệnThanhHànày ítlắm,chỉcóanhchàngbánbánhngười lùntịt tên làVõĐại, thườnggọilàVõĐạilangmàthôi.ChẳnghaynươngtửcóhọhànggìvớiVõĐạilangchăng?

KimLiênmớinghethìđỏbừngmặt,nhưngsauđóthìmỉmcườiđáp:

-Chồngtôiđó.

TâyMônKhánhimlặnggiâylátrồilàmbộthởdài.KimLiênliếcTâyMônKhánhtủmtỉmcườihỏi:

-Quannhânkhôngbuồnkhổ,khôngoanứcthìtạisaolạithởdài?

TâyMônKhánhđắmđuốinhìnKimLiênđáp:

-Tôithởdàivìnươngtửđó.

Đoạngiởhết lờingontiếngngọtrótvàoKimLiên.KimLiênimlặngngồinghe,đôimáđỏbừng, taymânmêgấuáo.Lát sauTâyMônKhánhcởiáongoàiđưachoKimLiênmàbảo:

-Xincảmphiềnnươngtửdểgiùmtôicáiáonàylêngiườngkia.

KimLiênkhôngnhận,chỉcườimànóinhỏ:

-Saoquannhânkhônglàmlấymàlạisaingườikhác?

TâyMônKhánhcườibảo:

-Nếunươngtửkhôngchịugiúptôithìtôiphảilàmlấychứsao?

Nóixongnhoàingườiliệngcáiáovàogiường,rồicốýgạtrơiđôiđũacủamìnhxuốngđất.Khéolàmsao,đôiđũarơingaycạnhchânKimLiên.TâyMônKhánhgiảvởkhôngbiết,liệngáoxong,rótrượumờiKimLiênrồinhớnnhácnhìnquanhtrênbànđểtìmđôiđũacủamình.KimLiênthấyvậytứccườibảo:

- Có phải đũa của quan nhân đây không ? Vừa nói vừa chỉ ngayxuốngchânmình.TâyMônKhánhnghevậybènđứngdậy,đivòngsangphíaKimLiênrồingồithụpxuống,nhưngkhôngnhặtđũalên,màlạisờvàođôihàicủaKimLiên.KimLiêncườibảo:

-Cáigìlạvậy?Tôikêulênbâygiờ.TâyMônKhánhsợhỏngviệc,vìthấyviệcđãthànhcôngtớichínphầnmười,vộiđứngdậycườibảo:

-Tôithựclòngyêumếnnươngtửlắm,xinnươngtửthươngtìnhmàđềnđápchophầnnào.KimLiênngẩnglênmỉmcườitìnhtứhỏi:

- Quan nhân nói vậy nghĩa là thế nào ? Tây Môn Khánh bèn cúixuốngômlấyKimLiên,nàngđịnhđẩyranhưngTâyMônKhánhđãnói:

-Xinnươngtửthươngtôi, từhômgặpmặtnươngtử, tôikhôngănkhôngngủđược,lúcnàocũngchỉmơtưởngđếnnươngtửmạthôi.KimLiênnóitrongvòngtayTâyMônKhánh:

-Quannhânđừng lừadối tôi,chẳngquaquannhânuống rượu rồinóivậymàthôi.TâyMônKhánhkềsáttaiKimliênmànói:

-Nếunươngtửquảvôtìnhthìchắctôikhôngsốngnổi.Nóixonglạixiếtmạnh vòng tay.KimLiên khẽnhoài người ra, ngướcnhìnTâyMônKhánhmàbảo:

-ĐâylànhàcủaVươngmama,vảlạibâygiờđanglúcthanhthiênbạchnhật,thếnàycoisaođược?TâyMônKhánhđáp:

-Hiệntạitrongnhàchỉcóhaiđứamình,mamađâucóthểvềngay,cógìmàngại?KimLiênmỉmcườikhôngnóichỉđưasóngmắtđatìnhđắmđuốinhìnngườitìnhmới.TâyMônKhánhdìuKimLiênvàogiường, rồi quay ra khép cửa phòng lại... Qua phútmâymưa, haingườiđang thềnonhẹnbiển, traođổi những lời ânái keosơn thì

bỗngcửaphòngsịchmở,cảhaiđềukêu lênkinhngạc.Vươngbàbướcvào,chỉngaymặtKimLiênmàmắng:

-Áigià,giỏithật,tôimờicôsangđâylàđểmayquầnáochotôi,vậymàcôdámlàmchuyệntrênbộctrongdâuthươngphongbạilýnhưthếnàyhaysao?RồiVõĐạilangbiếtđượcthìlàmsaotôitránhkhỏiliênlụy,chibằngtôitìmgặpVõĐạilangnóitrướclàhơn.

Nói xong làm bộ quay ra. Kim Liên mặt đỏ bừng vội chạy níu áoVươngbàmànói:

-Mama,xinđừngvội...

Rồicúiđầukhôngnóiđượcgìnữa.Vươngbàđứnglạibảo:

-Nếumuốnyên thìcôphảinghe tôiđây.Từnay,những lúccóVõĐạiởnhà,mỗilầnĐạiquannhânđâymuốngặpthìkhôngđượctráiý.Gọi lúcnàophảisangngaylúcđó,nếutrái lời, tôisẽnóihếtchoVõĐạinghe.

KimLiênvừahổthẹnvừabuồnrầu,muốnnóimàkhôngnóinênlời.Vươngbàhỏi:

-Thếnào?Côcóchịunhưvậykhông?

KimLiêngậtđầu.VươngbàquaysangTâyMônKhánh:

-Nhưvậylàcôngviệcđãthậpphầnhoànhảo,khôngsai lờitôinóimộtly.Quannhânhứanhữnggì,xinđừngthấthứa.Nếukhông,tôicũngsẽnóihếtvớiVõĐại.

TâyMônKhánhđáp:

-Mamacứyêntâm,làmsaothấthứađược.Vươngbàbảo:

-Lờinói thìkhông lấygì làmbằngcớ,xincảhaingườicùngđể lạichotôimộtvậtgìlàmtin.

TâyMônKhánhrútcâykimcàikhănrađưachoVươngbà.KimLiênđịnhcắttayáohoặcđểlạivậtgì,nhưngsợvềnhàVõĐạithấymất

sẽsinhnghinêncứdodựchưaquyết.Vươngbàmộtmặthốithúc,mộtmặtcầmkéocắt luônmộtmẩu thắt lưngcủaKimLiên,sauđóvui vẻmời cả hai trở lại bann tiệc. Ba người lại ăn uống như cũ,nhưngkhôngkhíđãnhạtnhẽo.LátsauKimLiênđứngdậycáo từ,theocổngsaumàvềnhà.Từđó,ngàynàoKimLiêncũnggặpgỡTâyMônKhánhtạinhàVươngbà,ânáimặnnồng,keosơngắnbó.Nhưngngườixưađãnói"Việctốtchỉbiếttrongnhà.việcxấutựkhắcbayxangàntrùng",chonênchỉsauđóchừngnửathánglàhầunhưcảhuyệnThanhHàdềubiếtchuyệnTâyMônKhánhtưtìnhvớivợVõĐạilang.ChỉriêngmìnhVõĐạilàvẫnkhônghềhaybiết...TronghuyệnThanhHàcómộtthiếuniênhọKiều,lúcđókhoảngmườisáutuổi,làmnghềđẩyxenêncòncótênlàVậnCa,nhàchỉcònchagià.Ngoàigiờđẩyxe,VậnCachỉquanhquẩntạimấycaolâutửuđiếmtrướchuyệnđểmọingười sai vặt, kiếm thêm tiền.VậnCa thườngdượcTâyMônKhánhsaibảoluôn.

MộthômVậnCacómộtgiỏtuyếtlê,đangđịnhđitìmTâyMônKhánhđểbánthìgặpmộtngườicótiếnglàlắmchuyện,vừacườivừabảo:

-Vậncaà,ngươimuốntìmTâyMônĐạiquannhânphảikhông?Đểtachỉcho.

VậnCađáp:

-Nếuvậythìcòngìbằng,xinchúchỉgiùm.Ngườinhiềuchuyệnbảo:

-TừngàyTâyMônquannhântằngtịuvớivợVõĐạitớigiờthìngàynàohaingườicũnghẹnhògặpgỡnhaubên trongquánnướccủamụhọVương.GiờnàychắclàTâyMônquannhânđangởđó,ngươicứtớilàgặp.VậnCacảmơnrồixáchgiỏtớiquánnướccủaVươngbà,thấyVươngbàđangngồitrongnhàliềnđặtgiỏtuyếtlêxuốngmàgọi:

-Mamaà.Vươngbànhìnra:

-VậnCađấyhả,ngươitớiđâylàmgìvậy?VậnCacườiđáp:

-TôitớitìmĐạiquannhânđểkiếmíttiềnvềnuôichagià.

Vươngbàvờbảo:

-ỞđâylàmgìcóĐạiquannhânnào.

VậnCaỡmờ:

-ThìĐạiquannhânnàocũngđược.

Vươngbàkhóchịu:

-NhưngĐạiquannhânnàothìcũngphảicóhọcótênchứ.

VậnCađáp:

-Đạiquannhânnày,họcóhaichữ.

Vươngbàhỏi:

-Haichữgì?

VậnCacười:

-Thìhaichữ"TâyMôn"chứhaichữgìnữa,thôimamachotôivàogặpĐạiquannhânnhé.

Nóixongxồngxộcđivào.Vươngbàvộichạyranắmlạimàmắng:

-Thằngkhỉnàyhaynhỉ,điđâumàcứxồngxộcvàonhàngườitavậy?

VậnCađáp:

-ThìtôivàotìmTâyMônĐạiquannhân.

Vươngbàmắngát:

-Đừngcónóiláo,nhàtaomàlàmgìcóĐạiquannhânnào.

VậnCacười:

-Saolạingăncảntôi?Mamakiếmcơmthìcũngphảichotôikiếm

chútcháochứ?Bộcoithườngtôisao?

Vươngbàmắng:

-Thằngchếtđâmkia,màylàcáigìmàtaophải...

VậnCachặnlời:

-Chẳnglàcáigìhết,nhưngnếutôinóichuyệnnàyvớianhbánbánhthìmamanghĩthếnào?

Vươngbàgiậntímganmắng:

-Màylàthằngchếtđâm...

VậnCatiếpngay:

-Cònbàlàquânchếtbầm...

Vươngbàtứcgiận,bèntúmVậnCamàđánh.VậnCalalên:

-Tôilàmgìmàbàđánhtôi?Vươngbàbuôngtayramắng:

-Thằnggiặcnonchếtđâmkia,màymànóihởgìrathìbiếttaybà...

VậnCađốiđáp:

-Mụgiặcgiàchếtbầmkia,tôilàmgìmàmụđánhtôi?Vươngbàvớitay lấy cây gậy đánh đuổi VậnCa chạy ra đường, lại liệng cả giỏtuyếtlêrađường,nhữngtráituyếtlêngonlànhgiờđâylănlóckhắpmặtđường.VậnCavừakhócvừachửimắngVươngbà,lạivừalomkhomchạynhặtnhữngtráituyếtlê.Sauđómộttayxáchgiỏlê,mộttaychỉvàoVươngbàmàbảo:

-Mụgiặcgiàkia,chốngmắtlênmàxem.TôisẽnóichuyệnnaychoVõcacangherồixemmụcònngồiđómàăntiềnđượckhông?Nóixonghầmhầmbỏđi...

Hồi6

CÁICHẾTĐAUTHƯƠNG

VậnCatayxáchgiỏlênhưngquêncảbánlê,chỉđihếtđườngnàyđườngnọđểtìmVõĐại.Saumộthồitìmkiếm,VậnCatrôngthấyVõĐạigánhbánhtừxađi tới.VậnCađứng lạichờVõĐại tớigầnrồihỏi:

Lâunaytôikhônggặpcaca,hồinàycoibộcacamậprađấy.

VõĐạiđặtgánhxuốngđáp:

-Taothìlúcnàocũnggầygòốmyếunhưthếnàymàthôi,làmsaomàmậprađược.

VậnCabảo:

-Tôiđangcầnítlúanuôigà,nghengườitanóilàcacacó.

VõĐạicười:

-Taođâucónuôigàvịtgìmàcólúatrongnhà.

VậnCabảo:

-Cacacũngnhưcongàconvịt,ănnhiềuquáchỉmập ramàhóanguđi,chẳngtráchvợcacabỏcacamàđivớingườikháclàphải.

VõĐạinổigiận:

-Thằngoắtkia,saotựnhiênmàylạimắngtao,sosánhtaovớigàvịt?Vợtaođâucóngoạitình.

VậnCacườikhảy:

-Phải,bàchịkhôngngoạitìnhthìcũngtìnhngoại.

VõĐạichỉvàomặtVậnCamàbảo:

-Này,đừngcónóiláo!

-Cacachỉbiếtlấytachỉvàomặttôi,màkhôngbiếtchỉvàonhàbêncạnh.

VõĐạingẫmnghĩrồiđổigiọng:

-Emơi,màybiếtgì thìnóicho taongheđi, taochomàymườicáibánh.VậnCabĩumôi:

-Mườicáibánhmàănthuagì,cacamuốnbiếtthìphảiđãitôimộttiệcrượumớiđược.VõĐạibảo:

-Nếuchúmàybiếtuống rượu thì theo tao.Nóixongquảygánhđitrước,dẫnVậnCavàomộtquánrượunhỏgầnđó,gọirượuthịt,lạilấythêmítbánhtronggánhra,mờiVậnCaănuống,rồibảo:

-Nàochúem,nóichotangheđi.VậnCađáp:

-Cacađừnggấp,đểtôiănuốngđã.Màtôinóixongthìcacađừngbuồnkhổ,tôiđãcócách.Nóixongcắmcúinhồmnhoàmănuống.VõĐạiuốngrượuchậmchạpđểchờđợi.KhithấyVậnCaănxong.VõĐạigiục:

-Bâygiờthìnóiđichứ?VậnCanói:

-Cacanghetôinóiđây.Hômnaytôicómộtgiỏtuyếtê,địnhđitìmTâyMônKhánhĐạiquannhânđểbán,nhưng tìmkhắpnơikhôngthấy.CómộtngườiđiđườngbảolàTâyMônKhánhĐạiquannhânngàynàocũnghẹnhògặpgỡvới tẩu tẩu tạibên trongquánnướccủaVươngbà.TôibèntìmtớiđểbángiỏtuyếtlêchoTâyMônĐạiquannhân kiếm ít tiềnmuagạo, nàongờ conmụhọVương khốnkiếpđãkhôngchotôivàogặpTâyMônĐạiquannhân,lạicònđánhđậpchửimắngtôivàhấtcảgiỏtuyếtlêcủatôirađường.Tôitứcquánênmớitìmcacađểnóichocacabiết.VõĐạihỏilại:

-Chuyệnđócóthậtchăng?VậnCavỗtayxuốngbàn:

-Lạicònphảihỏinữa.Tôinóichocacabiếtlàhàngngày,cacavừa

rakhỏinhàlàhaingườiđãhúhívớinhaubênnhàconmẹhọVươngrồi.Sựviệcđãnhưthếmàcònởđóhỏithậtvớikhôngthật.Chẳnglẽtôiđánhlừacacahaysao?Màlừanhưvậyđểlàmgì?

VõĐạibảo:

- Chú em à, tao rất tin lời mày. Vợ tao ngày ngày sang bên nhàVươngmamađểmayquầnáo,mỗilầnvềnhà,mặtlạiđỏlên.Đứacon riêng của tao thì bị đánhmắng tối ngày. Tao xem vợ taomấyhômnayhìnhnhưtinhthầnhỗnloạn,thấytaovềcũngchẳngravuimừnggì, taođãnghi lắm.Bâygiờnghemàynóivậy thìkhôngcầnphảinghingờgìnữa.Cóđiềulàtaomuốnbắttạitrậnthìphảilàmthếnàobâygiờ?

VậnCanói:

-Cacađãlớntuổirồimàchẳnghiểubiếtgìhết.MụgiặcgiàVươnglợihạilắm,cacalàmsaothắngnổi.Mụtachắclàcóámhiệuriêngrồi,cacavàobắtvợthìmụđãkịpthờigiấuđimộtchổ.RồiTâyMônKhánhsẽkiếmchuyệnvớicaca,liệucacacóchịunổimộttrậnđòncủaTâyMônKhánhkhông?Thằngchađólạicótiềnbạcthếlực,tấtcảsẽlậtlọngtốcáongượclại,nhưvậycacalàmsaotránhkhỏitùtội?Vàotùrồikhôngaichămnomsănsóc, liệucacacósốngnổikhông?

VõĐạibuồnrầu:

-Chúemà,nhữnglờimàyvừanóirấtđúng,nhưngtaophảilàmsaobâygiờ?

VậnCanói:

-TôibịconchónhàhọVươngđánhchửimàcũngchưabiếtlàmsaođâynày,chonênviệccủacacakhólắm.Tuynhiên,hômnaycacavềnhà,cứtựnhiênnhưthường,đừngđểlộtígìcả,rồinhữnghômsau nữa cũng đừng nói gì cả.Ca ca cứ sáng ra đi bán bánh nhưthường,tôisẽđợiởđầuđường,nếuTâyMônKhánhtới,đợinóvàoxong, tôisẽbáochocacabiết.Tiếpđó, tôi tớigâychuyệnvớimụVương,mụtấtsẽđánhtôi,tôisẽnhânđócầmchânmụta,rồiliệngcáigiỏrađường làmhiệu,cacahãy lập tứcxôngvàotrongphòng

màbắtngườivợtrắcnếthưthân.Cacathấythếnào?

VõĐạiđáp:

-Kếđócũnghay,nhưngphiềnchúmàyquá,đâytaotạƠnchúmàyhai quan tiền, sángmai nhớ tới đó sớmgiùm tao.Nói xong lại góimấycáibánhchothêm,VậnCacầmtiềnvàbánhđi.VõĐạitrảtiềnrượu,rồiđibánmộtlúcnữa,chờtớigiờthườnglệmớivềnhà.Tớinhà,VõĐạivẫngiữvẻbìnhthường,khôngđểlộgìcả.KimLiênhỏi:

-Chàngcóuốngrượukhông?VõĐạiđáp:

-Thôi,mớiuốngmấychénvớingườibạnởngoàiphốrồi.

KimLiêndọncơmchiềulên.VõĐạiănuốngnhưthường.Sánghômsau,VõĐạichỉbàyvàicáibánhlênphíatrênmặtthúngmàgánhđi.Kim Liên lòng dạ chỉ nghĩ tới TâyMôn Khánh nên chẳng để ý gì.ChồngvừađikhỏilàKimLiênđóngcửalại,rồitheocổngsausangbênphòngVươngbàchờTâyMônKhánh.VõĐạiđi tớiđườngTửThạchgặpVậnCaxáchgiỏtừxađitớibènhỏi:

-Thếnào?VậnCatớigầnnóinhỏ:

-Bâygiờcònsớmquá,cacacứđibánmộtvòngđiđã,nhưngchỉnênđiquanhquẩngầnđâythôi,đểtôikiếmchodễ,tênđóhômnaythếnàocũngtới.VõĐạinghelời,đibánmộtvòngrồiquaylạithìgặpVậnCacũngvừađitới.VậnCabảo:

-Thằngchađóvàonhàrồi,bâygiờcacađứngvàomộtchổkhuất,nhớtheodõicáigiỏcủatôiđấynhé.Hễthấytôinémcáigiỏragiữađường thì ca ca phải chạy vào lập tức, chậm trễ e bị con chó giàngăn cản đó. Võ Đại gật đầu. Vận Ca xách giỏ đi thẳng tới quánnướccủaVươngbàrồibướcvàochỉmặtVươngbàmàmắng:

-Mụgiặcgiàkia, tạisaohômquađánh tao?Vươngbànhảychoichoimàmắng:

-Thằngchếtđâmkia,bàvớimàykhôngthùoángì,tạisaosángsớmmày dám tới đây nói láo ?VậnCa lập tứcmồmnămmiệngmườichửimắngVươngbàbằngđủcácconvậtxấuxa.QuảnhiênVương

bànổi giậnđùngđùng túm lấyVậnCamàđánh. Lập tức,VậnCanémngaycáigiỏragiữađường,rồiômchặt lấyVươngbà.Vươngbàgiàyếu,bịgiữchặt,khôngsao thoát rađược,chỉbiếtvùngvẫymàchửi rủaomxòm.VậnCakhôngnói không rằng, chỉquyếtgiữchặtVươngbàmàthôi.TrongkhiđóVõĐạithấycáigiỏbị liệngrađường, lập tức chạy thẳng vào nhàVương bà. Vương bà thấy sợquá, muốn chạy tới ngăn cản nhưng bị Vận Ca liều chết giữ lại.Vươngbàkhôngbiếtlàmsao,chỉkêulên:

-VõĐạitới,VõĐạitới.

LúcdóTâyMônKhánhcùngKimLiênđang thầm thìâuyếm trongphòng.NgheVươngbàkêuthấtthanhlàcóVõĐạiđến,cảhaiđềuhốthoảng.KimLiêntừgiườngnhảyxuốngđứngnépvàosaucánhcửa,cònTâyMônKhánhthìvộichuixuốnggầmgiường.VõĐạichạytới cửa phòng, nhưng cửa phòng đóng kín, lấy sức mà xô cũngkhôngra,bènđậprầmrầm,gọiKimLiênbắtmởcửa.KimLiênđứngbêntrongnóivọngra:

-Anh làngười yếuđuốinhútnhát, trói gàkhôngchặt, thấyconhổgiấycũngsợ,bâygiờlàmgìđượcai.

KimLiêncốýnóivậylàrõràngmuốnchoTâyMônKhánhrađánhVõĐại lấyđườngmàchạy.TâyMônKhánhchợthiểu,bènbòdậy,thình lìnhmởcửa,phóngchânđá trúngngayngựcVõĐại.VõĐạilảođảochưakịpphảnứnggìthìTâyMônKhánhđãcướpđườngmàchạy.VậnCađanggiữchặtVươngbà,thấyTâyMônKhánhchạyrathì biết là chuyện khó thành, bèn buông Vương bà ra mà chạy.Vươngbàchạyvào,thấyVõĐạinằmgầncửaphòng,bènnângdậythìthấyVõĐạitrúngtươngthổhuyết,mặtxanhnhưtàulá,bènbảoKimLiênvàotronglấythaunướclaumặtchoVõĐạirồicảhaihìhụckhiêngVõĐại theocổngsauvềnhà,đặt lêngiường.HômsauTâyMônKhánhkhôngngheđộngtĩnhgì,lạitớinhàVươngbà,cùngKimLiênvuithú.

TrongkhiđóVõĐạitrúngthươngngãbệnh,nằmlibìnămbảyngày,muốn uống thuốc cũng không có, miếng cháo miếng nước cũngkhông.Gọivợthìvợkhôngtrảlời,chỉthấyngàyngàytrangđiểmđẹpđẽ ra khỏi nhà, lúc về thìmặtmũi hồnghào tươi tỉnh.KimLiên lạicấmkhôngchoNghênhNhi tớigầnsănsócchocha.NhiềukhiVõ

Đạigọi lâuquá,mệtmàngấtđi.MộthômVõĐạinằm trêngiườngréogọiKimLiênmàbảo:

-Tấtcảnhữngchuyệnmụlàm,tađềubiếtrõ.Tađíchthântớibắtthìmụlạingăntrởđểchotêngianphuđảthươngtađếnnỗidởsốngdởchếtnhưthếnày.Bâygiờthìmụđượcyênlành,têngianphuđượcthỏathích,tacóchếtthìcácngườicũngkhôngthèmbiếttới,tachếtbởivìtakhôngthểthắngcácngười.NhưngVõTòngvềđây,tínhnếtnóthếnàocácngườiđãbiếtđó,liệunócóđểchocácngườiyênhaykhông?Bâygiờnếumụcó thương ta thì chịukhósănsóccho tamaumạnh,lúcemtavề,tasẽkhôngnóigìtớimụcả,cònnếumụcứbỏmặctathìemtavềđây,tasẽnóihếtvớinó.KimLiênnghexongkhôngnóigì,chỉchạysangtonhỏthuậtlạivớiVươngbà.VươngbàlạinóilạivớiTâyMônKhánh.TâyMônKhánhnghexongnhưbịgáonướclạnh,vòđầubứttaithanvớiKimLiên:

-Khổquá,nếubiếtVõĐôđầu,ngườiđảhổởnúiCảnhDương, làemruộtcủaVõĐạithìtôiđâuquyếnluyếnnànglàmgì.Bâygiờthìbiếttínhsaođây,thậtkhổquáđimấtthôi.Vươngbàcườinhạt:

- Lạ thật, ngài như người ngồi trong thuyền, tôi mới là người láithuyền, tôichưasợmàngàiđãcuốngcả lên là thếnào?TâyMônKhánhbảo:

-Tôichẳnggìcũnglàmộttranghảohán,vậymàbâygiờrốitríkhôngbiếttiếnluilàmsaothìkểcũngđánghổthẹnthật,nhưngviệcđãthếnàythìmamacócáchgìcứuchúngtôimộtphen.Vươngbàhỏi:

-Nếuhaingườimuốntôicứuthìtôixinhỏihaingườimuốnlàmvợchồngvớinhaulâuhaymau.

TâyMônKhánhhỏilại:

-Làmvợchồng]âuhaymaulàthếnào?

Vươngbànói:

-Nếumuốnlàmvợchồngmauthìxanhautừbâygiờđi,rồisangvanxinVõĐại.KhiVõTòngvề,VõĐạikhôngnóigì làyên.NhưngVõĐại bảo gì thì phải nghe, sai thì phải làm. Còn nếu muốn làm vợ

chồnglâudàithìtrướchếtcứtiếptụcvuivầyvớinhau,khôngviệcgìphảilosợcả.Tôisẽcódiệukế,cóđiềulàkhónóivớicácngười.

TâyMônKhánhnói:

-Mamacốgiúpchúngtôi,chúngtôimuốnlàmvợchồnglâudàithôi.Mamanóigìchúngtôicũngnghe.

Vươngbànói:

-Ôidào,trờisinhthìtrờidiệt.Cáikếnàycủatôicầndùngtớimộtthứmàkhôngaicó,chỉngàicómàthôi.

TâyMônKhánhbảo:

-Cáigìnhàtôicómàngườikháckhôngcó?

Vươngbànói:

-Bâygiờtênlùnđóđangbệnhthậptửnhấtsinh,mìnhnhânđómàhạthủlàhaynhất.MuốnvậythìtớihiệudượcphẩmcủangàimàlấyvềítbộtTỳSương,làchấtbộtcựcđộc,đưachoĐạinươnghòavớithuốcchotênlùnđóuống.Uốngvàothìbụngđaunhưthắtmàchết.Sauđómìnhđemcáctangvậtmàhỏathiêutrongnhà,nhưvậylàvôtôngvôtích.TênVõTòngvềthìnươngtửđâylựalờimànói.Đợitớilúcnươngtửmãntangchồngthìngàicướivềnhàmàsốngvớinhautrọnđời.Nhưvậychẳnglàlàmvợchồnglâudàihaysao?Ngàithấykếđóthếnào?

TâyMônKhánhđáp:

-Kếđócựchay,khôngcòncáchnàokhácnữa.

Vươngbàcười:

- Nếu vậy thì quan nhân về đi, rồi sai người mang ngay thứ TỳSương đó tới đây, già sẽ chỉ cách cho nương tử đây hạ thủ. Việcxong rồi thìnhớđềnơngiànàychoxứngđángđấynhé.TâyMônKhánhcũngcười:

-Cáiđólàlẽtựnhiên,khôngcầnmamaphảinhắc.

Nóixongđithẳngratiệmdượcphẩm,đemvềmộtgóibộtTỳSươngđưachoVươngbà,VươngbàbảoKimLiên:

-Nương tửà,để tôidặnnương tửcẩn thậnmớiđược,nếukhôngtứclàcứuhắntasốngđấy.

Nươngtửđemgóithuốcđộcnàyvề,đợilúchắngọiđemthuốcđến,nương tử hãy hòa bột này vào thuốcmà cho hắn uống. Khi thuốcngấmthìruộtđaunhưcắt,hắnsẽphảilănlộnkêula,nươngtửphảilấymộtcáichănmàtrùmkínhắnlạiđểngườingoàiđừngnghethấy.Nươngtửcũngnêncẩnthậnlàthứthuốcđộcnàymạnhlắm,cóthểlàmchomồmmũitaiứamáu,chonênnhớđừngđểmộtvếtmáunàodínhrangoài.

Sauđó,khihắnđãchếthẳnrồi thìđãcótôisangchỉcáchsaochomauchónggọngàng.KimLiênnói:

-Mamanóivậythìhayquárồi,nhưngchỉsợtaychântôiyếuđuối,khônglàmnổi,lỡcógìsơsuấtchăng?Vươngbàbảo:

-Cáiđókhôngkhó,sẽcó tôi sanggiúpmà.TâyMônKhánhđứngdậybảo:

-Haingườiphảinênthậntrọng,canhnămngàymaitôisẽtrởlại.Nóixong ra về.KimLiên cũng nhận gói bột TỳSươngmà về.Vào tớiphòng,thấyVõĐạinằmthiêmthiếp,hơithởbằnbặtchẳngkhácnàongườiđãchếtrồi,bèntớigiườnggiảvờkhóc.VõĐạimởmắthỏi:

-Làmsaomàkhócvậy?KimLiêngạtnướcmắtđáp:

-Tôinhấtthờinhẹdạlàmđiềusằngbậykhiếnchàngbịđảthương,tôihốihậnlắm,đihỏikhắpnơimớitìmđượcthứthuốcrấtcônghiệu.Tôiđãmuavềđểchochànguốngđây.VõĐạibảo:

-Nếunàngcứusống. ta, tasẽbỏquahết.VõTòngvề tacũngsẽkhôngnóigìcả.Nànghãymaulấythứthuốcđóchotauốngđi.KimLiênnói:

-Thứthuốcnàyquýlắm,cólờidặncủatháiylàchỉđượcuốngvàonửa đêm, uống xong phải đắp vài ba cái chăn dầy cho ramồ hôi,hômsaucóthểdậyđượcrồi.

VõĐạimừnglắmbảo:

-Nếuvậythìđêmnaynàngnhớthứcdậyvàolúcnửađêmđểchotauốngthuốc.

KimLiênđáp:

-Chàngcứyêntâmngủsớmchokhỏe, tôisẽ thứcđểđợichờgiờcho chàng uống thuốc. Lúc đó trời đã tối. Kim Liên đốt đèn trongphòngVõĐại,rồiquayvàotrongchuẩnbịmọithứđúngtheolờidặncủaVươngbà.

Trốngcanhbavừađiểm,KimLiênđổbộtTỳSươngvàochén, rótthuốcnóngvàochotanrồibưngraphòngVõĐạigọi:

-Chàngơi,thuốcđây,dậyuốngđi.

VõĐạibảo:

-Nàngmauđemlạichotauống.KimLiênmộttayđỡchồngdậy,mộttayđổ thuốcvàomiệngchồng.VõĐạimớiuốngđượcmộthớp thìngừnglạinhănmặtbảo:

-Thuốcgìmàkhóuốngquá.

KimLiênbảo:

-Khóuốngcũngphảiuốngchứ,thuốcđắngdãtậtmà.

VõĐại vừamới hámiệng ra địnhuống thìKimLiênđã vội đổhếtchénthuốcvàomiệng.VõĐạiuốngkhôngkịp,chútnữathìsặcVừauốngkhỏimiệng,VõĐạiđãbảo:

-Lạthật,thuốcgìvừauốngvàođãđaubụngquáthếnày?Chếtcha,đauquá...

KimLiênkhôngnóikhông rằng, lấyhaibacáichăndầy raphủ lênngườiVõĐạirồicuộntrònlại.

VõĐạiúớtrongchăn.

-Thôibỏrađi,ngạtthởquá.

KimLiênvừacuộnchặtngườiVõĐạilạivừabảo:

-Tháiyđãdặnrồimà,uốngthuốcxonglàphảiđắpthậtnhiềuchănchoấmđểramồhôi.

VõĐạiđangmuốnnóinữathìKimLiênsợVõĐạingấmthuốcgiẫygiụa la hét, bèn leo lên giường, ngồi lênmìnhVõĐạimà túm thậtchặtcácgócchăn,khôngchotuộtra.VõĐạigiẫygiụaúớmộthồirồiimlìm.KimLiênxuốnggiường,vénchănvạchmặtVõĐạiracoithấyhai hàm răngnghiếnchặt vàonhau, cắncả vàomôi chảymáu, taimũi và cảmắt đềuứamáu ròng ròng, biết là đã chết hẳn rồi, bènchạy ra sau nhà đằng hắng. Vương bà chờ sẵn biết là VõĐại đãchết,vội theocổngsaumàsang.KimLiênđónvàonhà,Vươngbàhỏi:

-Xongrồichứ?KimLiênđáp:

-Thìxongchứsaokhôngxong.Cóđiềulàtaychântôiyếuđuốimàhồinãyhắndãydụamạnhquá.

Bâygiờthìsaođây?Vươngbàđáp:

-Bâygiờthìkhôngkhógìnữa,cótôisangđâygiúprồi.NóixongtiếnvàophòngVõĐại,lausạchnhữngvếtmáu,xemxétlạicácdấuvếtkhảnghi,rồicùngKimLiênkéoxácVõĐạirasaunhà,độimũđigiàychotửtế,lấykhănphủlênmặtchoVõĐạirồicảhaicùngngồikhóc.Thậtlànựccười,tronghoàncảnhnàymàhaingườingồikhócđược.Cho hay khi người đàn bà khóc thì phải phân biệt ba trường hợp.Khóc thành tiếngvàcónướcmắt,gọi là "khốc".Khóckhông thànhtiếngmàcónướcmắt,gọilà"khấp".Cònkhôngcónướcmắtmàchỉnghetiếngkểlểthởthan,thìchỉlàgàomàthôi.ỞđâyVươngbàvàKimLiênchỉgàocholấycó.Cáchnămhômsau,trờichưasángrõ,TâyMônKhánhđãmò tớihỏi tin tức.Vươngbà thuật lạiđầuđuôi,

TâyMônKhánh lấy bạc ra thưởng choVương bà và đề nghịmuaquantài tốngtángđànghoàng,rồigọiKimLiênsangbàntính.KimLiênnói:

-VõĐạiđãchết,vậy làtừnaytôichỉcònbiết trôngcậyvàochàngmàthôi,nhưngchẳnghiểulàcónhờcậyđượclâukhông.

TâyMônKhánhbảo:

-Saolạibậntâmvềchuyệnđó.KimLiênhỏi:

-Rồinaymaichàngphụrẫytôithìsao?

TâyMônKhánhthề:

-TôimàphụrẫynàngthìcũngnhưVõĐạivậy.

Vươngbàbảo:

-Đạiquannhânà,cứ loviệcbâygiờtrướcđã.Mìnhphải tẩmliệmchosớm,nếuchậm trễ lỡbịquanchongườiđếnkhámnghiệm thithểthìsao?MìnhcóthểgọiHàCửutớitẩmliệmgiùm,nhưngkhôngbiếthắncóchịulàmkhông?

TâyMônKhánhbảo:

-Khôngsao,HàCửuthìtôinóimộttiếnglàđược,nókhôngdámtráilờitôiđâu.Vươngbàbảo:

-Nếuvậythìngàiđigọihắnngayđi,khôngnênchậmtrễ.

TâyMônKhánhđứngdậybướcrađường...

Hồi7

NHỮNGNGÀYVUITHÚ

TâyMônKhánhđithìtrờicũngđãsáng,Vươngbàvộiđimuaquantàivàđènnhangvànggiấy,rồivềgiúpKimLiênbàybànthờVÕĐại.Xómgiềnghaytinđềutớiphúngđiếuthămhỏi.KimLiênvờchemặtmàkêukhóc.Cóngườihỏi:

-Chẳnghayđạilangbịbệnhgìmàquađờivậy?KimLiênđáp:

-Nhàtôimắcchứngđaubụnglâungày,chữachạymãicũngkhôngkhỏimà cứmỗi ngày thêm nặng.Nhưng không ngờ hôm qua đaubụngdữdộirồitớicanhbathìtừtrần.Thậtkhổhếtsức.Nóixonglạikêukhóc.MọingườiđềunghingờvềcáichếtkhôngrõràngcủaVõĐạinhưngkhôngaitiệnnóira,màchỉkhuyên:

-Dùsao thìngườichếtcũngđãchết rồi, khóc thươngcũngkhôngsốnglạiđược,chỉmongchongườisốngđượcyênvuimàthôi,Đạinươngcũngchẳngnênthươngcảmquáđộmàcóhạitớisứckhỏe.KimLiênvờhết lờicảmtạ.Látsauthìhàngxómvềhết,Vươngbàcũngchởquantàivề.HàCửucũngđượcgọi tới tẩmliệm.Mọi thứcầndùngchotanglễcũngđượcchuẩnbịđầyđủ.LạimờihaivịtăngtừchùaBáoântớitụngkinhtrướclinhcữu.HàCửuđitớiđườngTửThạchthìgặpTâyMônKhánh.TâyMônKhánhhỏi:

-Bâygiờđiđâuđây?

HàCửuđáp:

-TôitớitẩmliệmchoanhchàngVõĐạibánbánh.

TâyMônKhánhbảo:

-Tớiđâytacầnnóicâuchuyện.

NóixongdẫnHàCửuvàomộtquán rượunhỏgầnđó, lêngác tìmmộtchỗkhuấtmàngồi.TâyMônKhánhkéoghếbảo:

-MờilãoCửungồiđây.

HàCửurụtrè:

-TiểunhânhènhạđâudámđểphiềnlòngĐạiquannhânnhưvậy?

TâyMônKhánhbảo:

-Thìcứngồitựnhiênđi,chấpnhặtlàmgìnữa.

TâyMônKhánhgọirượungon.Tửubảomangđồnhắmtớivàhâmrượungonđemtới.HàCửutronglòngnghingờ,nghĩthầm:

"XưanayTâyMônKhánhcóbaogiờmờimìnhđiuống rượuđâu,hômnaylàmvậyhẳnlàcóýgìđây?"ĐangnghĩngợithìthấyTâyMônKhánhrútramộtđĩnhbạcTuyếtHoađểlênbànmàbảo:

-LãoCửuà,cầmtạmchỗnàyđi,đừngchêít,ngàymaitasẽhậutạthêm.HàCửungạcnhiên,xoataynói:

-Tiểunhânquảkhôngcócônggì,làtnsaodámnhận?Đạinhâncầnsaibảođiềugì,tiểunhâncũngkhôngdámtừnan.

TâyMônKhánhbảo:

-Thìcứcầmlấyđiđã,đừngđểchongườingoàithấy.HàCửunói:

Đạiquannhâncầngìxincứchỉdạy.

TâyMônKhánhnói:

-Cũngchẳngcóchuyệngì,látnữatớiliệmxácchoVõĐạithìnhớkỹlưỡnggiùm,đừngsơsótđiềugì.

HàCửunói:

-Tưởngchuyệngìchứchuyệnđó làviệc làmthườngngàycủatôi,tôiđâuđámnhậntiềnthưởngnàycủaĐạiquannhân.

TâyMônKhánhlạnhlùng:

-Nếukhôngnhậntứclàđãtừchốiđó.

HàCửuvốnsợOaiTâyMônKhánh,nghenóivậyvộicấtđĩnhbạcvàoáorồirótrượumàuống.TâyMônKhánhgọitửubảolại,dặnghitiềnrượuvàosổrồinóithêm:

-Hômnàomangsổratiệmcủatamàlấytiền.NóixongdẫnHàCửuxuốngđường,ratớiđường,TâyMônKhánhbảo:

-LãoCửuà,điềutôidặn,nhớđừngquên,thấycógìlạcũngkhôngđượctiếtlộvớiai.Saunàysẽcótiềnthưởngthêm.

Nóixongbỏđi.HàCửuvừađivừanghĩbụng:

"KhônghiểucóchuyệngìởtrongvụnàymàTâyMônĐạiquannhânkhôngchịunói ra,chỉchobạc là làmsao?Có lẽ tớinhàVõĐạisẽbiết".TrongkhiđóthìVươngbànónglòngsốtruộtchờđợiHàCửu.

TớicổngnhàVõĐại,HàCửuhỏinhỏmộtngười:

-VõĐạilangbịbệnhgìmàchếtvậy?Ngườinàyđáp:

-Ngheđâu làđaubụngdữdội rồi chết.HàCừukhôngnóigì, vénmànhvàonhà.Vươngbàniềmnở?-Đợilâuquá,saolãoCửubâygiờmớitới?HàCửuđáp:

-Tôicũngbậnvàichuyệnriêngnêntớihơitrễ.ĐangnóithìKimLiêntừtrongmặctangphụcbướcrakhóclóckêugào.HàCửuchàorồibảo:

-Đằngnàothìđạilangcũngthànhngườithiêncổrồi,xinĐạinươngchớquáthươngcảmmàcóhại.KimLiênvờgạtnướcmắtnói:

-Khổthântôi,chồngtôiđaubụngcómộtcơnmàchết,bỏtôilạimộtmình,bâygiờtôibiếtnhờcậyvàođâu!HàCửuđểýnhìnKimLiêntừđầutớichânrồinghĩthầm"MìnhvẫnnghemọingườiđồnVõĐạicóvợ tuyệtđẹp,bâygiờmới thấy.Bâygiờmìnhcũng tạmhiểu tạisaoTâyMônKhánhlạichomìnhmộtlúccảmườilạngbạc".VươngbàkéoHàCửuvào trong.Lúcđó tăngsĩ,đạosĩđã tạmnghỉ tụng

kinh,cờphướnđãđượcdựng lên.HàCửubướcvàophòng trong,giởtấmvảiphủthithểrathìđểýthấycácngóntayVõĐạixanhlè,miệngméođivàtímbầm,còndamặtthìvàngkhè,haitròngmắtlồirạ..HàCửabiếtngayVõĐạiđãtrúngđộcmàchết.MấyngườiphuđámmavàotheođểgiúpHàCửa,thấyvậynói:

-Làmsaomàmặtlạicóchỗvàngchỗtím,môithìbịcắnráchra,cònmiệngthìgiờnàyvẫnứamáu?

HàCửuátđi:

-Đừngcónóivớvẩn,mấyhômnaythời tiếtnóngnực, thi thểbiếnđổilàchuyệnthường.

Nóixongvộivãbắttayvàoviệctẩmliệmrồichonhậpquan.Sauđódùngthứđinhthật lớnmàđóngnắpquantài.Xongviệc,Vươngbàđemvàoíttiền,nóilàđểchiachomấyngườiphụviệc.HàCửunhậntiềnrồihỏi:

-Tínhchừngnàothìđưađám?

Vươngbàđáp:

-Đạinươngđâyđịnhlàchỉđểlinhcữuởnhàbangàythôi,rồiđemranghĩatrangởngoạithànhmàlàmlễhỏatáng.

ĐangnóithìKimLiênvàomờiHàCửurangoàiuốngrượu.

HômsauVươngbàmờithêmbốnvịtăngtớitụngkinh.Ngàythứba,từcanhnămmọiviệcđãchuẩnbịxong.Đámtangkéongoàithành,mấyngười hàng xómcùngmột sốbạnhàng củaVõĐại theođưađám.KimLiênngồitrongmộtcỗkiệunhỏmàtheolinhcữu,suốtdọcđườnggiảvờkêugàothêthảm.

Tớinghĩatrangởngoạithành,quantàiđượcđưangayvàochỗhỏathiêu,trotànđượcchônngaytrongnghĩađịa.MọiviệcrấtmaulẹêmthắmvìTâyMônKhánhđãbỏtiềnraloliệuhếtcả.Vềtớinhà,KimLiên lậpbànthờchồngtrên lầu,giữacóbàivịghi là"VongphuVõĐại langchi linh"bàn thờcóngọndènnhỏvà ít vànggiấy.Nhưngcũngtừđó,KimLiênvàTâyMônKhánhkhônggặpnhaubênVương

bànữa,màkéonhaulênlầunhàVõĐại,mặctìnhvuithúngaytrướcbànthờVõĐạiHaingườinghiễmnhiênsốngnhưvợchồng.MớiđầuTâyMônKhánhcònngạihàngxómđàm tiếu,nênmỗi lần tới,đềuvàonhàVươngbàtrướcngồimộtlúcrồimớitheocổngsaumàsangbênnhàKimLiên.NhưngsauthìnhiềukhisangthẳngnhàKimLiênluôn.Nhiềuhômở lỳ khôngvềnhà, chuyệnnhà ra saokhôngcầnbiết, khiếngiasự rối loạn,mọingười trongnhàđềukhóchịu.Thờigianquamau, thắmthoắtTâyMônKhánhdandíuvớiKimLiênđãđượchơnbatháng.HômđónhằmtiếtĐoanDương,TâyMônKhánhtớinhàVươngbà.Vươngbàvộidọntràrượurarồihỏi:

-Đạiquannhântừđâutớiđây?Đãquathămnươngtửchưa?

TâyMônKhánhđáp:

-Hômnaynhânngàylễ,tôicũngmớitừmiếuvềđây.Vươngbànói:

-HômnaycóPhanbà,thânmẫucủanươngtửtớiđây.Đểtôichạyquaxemcònởbênđókhông.

Nóixongtheocổngsaumàsang.KimLiênđangngồitiếprượuchomẹ,thấyVươngbàsang,vộimờingồirồicườibảo:

-Mamasang thật đúng lúc, xin dùng chén rượuvớimẹ tôi.Uốngrượuvàochokhỏengườivàtrẻra.

Vươngbàcười:

-Tôigiàquárồi,uốnggìvàocũngkhôngtrẻlạiđượcnữa,chỉnhữngngười như nương tửmới cần chăm sóc tuổi trẻmà thôi Kim Liêncười:

-Thếngườitanói"lãobạngsinhchâu"thìsao?

VươngbànhìnPhanbàrồinói:

-Đóbàxem,congáiquýcủabàbảotôilà"lãobạng"đó.

Phanbàcười:

-Nótừnhỏvẫncócáitậtlẻomépđó,bàchấplàmgì.

Vươngbàcườibảo:

-Bàcócongáixinhđẹplanhlợinhưthếnàylàcóphúclắm,naymaithếnàochẳnglọtvàogiađìnhdanhgiágiàusang.

Phanbàcũngcười:

-Đượcvậythìcòngìbằng,nhưngtrămsựcũngphảinhờbàcả.

NóixongrótrượumờiVươngbà,KimLiênthìtiếpđồăn.Vươngbàuốngvàichénrượu,rồisợTâyMônKhánhbênđóchờlâu,bènđưamắtchoKimLiên rồiđứngdậycáo từmàvề.KimLiênbiết làTâyMônKhánhđangchờbênnhàVươngbà,bèntiếpchomẹănmaurồihốithúcmẹvề.Sauđódọndọnnhàcửa,dọntiệcmớithịnhsoạn,rồigọiTâyMônKhánh theocổngsausang.KimLiên lẳng lơmờivàophòng,rồimắngyêu:

-Conngườiphụbạckia,saohaihômnaykhôngthấylại?Haylàlạivuivầyvớingườinàorồi?Bỏ tôi lạnh lùngvòvõnhưthếnàyhaysao?

TâyMônKhánhcườiđáp:

-Chỉnóibậy,mấyhômnaynhiềuviệcnênkhôngtớiđược.HômnaynhântiếtĐoanDương,tớimiếurồiđimuaítquầnáovàđồtrangsứcchonàngđây.

NóixongđưachoKimLiênmộttúilớn,KimLiênmừnglắm,cảmtạhết lời rồigọiNghênhNhi rót tràmờiTâyMônKhánh, sauđómờiTâyMônKhánhquabàntiệc,TâyMônKhánhnói:

-Thôi, nàngkhỏiphảibận tâm.Tôiđãđưa tiềnchoVươngbà rồi,bênđóđãsửasoạnsẵncảrồi,địnhmờinàngdùngrượunhântiếtĐoanDương.Hồinãycóaitrongnhàvậy?

KimLiênđáp:

-Đólàmẹtôi,hồinãytôicũngcódọntiệcmờimẹtôi.Bâygiờđểtôi

mờichàng.

Nóixongrótrượu,tìnhtứnânglênmôiTâyMônKhánh.TrongkhiđóthìVươngbàxáchgiỏđimuađồănvềlàmtiệcchoTâyMônKhánhvàKimLiênăn.LúcđólàđầuthángNăm,trờimưalớnmàlạithìnhlình.Thườngthường,trờiđangnắngthìbỗngnhiênmâyđenkéotớimùmịt,rồigiônggiónổilên,mưađổàoạtChonênlúcVươngbàđithì trời đẹp, lúcmua xong đồ ăn thì cuồng phong nổi lên,mưa àoxuống, phải đứng núp vàomái hiên củamột nhà bên đường. Tuynhiên gió tạt nên quần áo cũng ứớt hết. ít sau thì mưa bớt hột,Vươngbàbachânbốncẳngchạyvềnhà,đemđồănxuốngbếprồisang nhà Kim Liên, thấy hai người đang chuốc rượu cho nhau vôcùngâuyếmthìcườikhanhkháchmàbảo:

-Đạiquannhânvànươngtửđãcótiệcrượubênnàyrồi,vậymàcònbắttôiphảilặnlộiướthếtcảthếnày,Đạiquannhânphảibồithườngchotôimớiđược.TâyMônKhánhcười:

-Bồithườnggìmàkhônthế?Vươngbàcũngcười:

-Chẳngkhôngìcả,nhưngĐạiquannhânphảiđềnchotôimộtxấplụaĐạiHảiThanhđểtôimayquầnáo.KimLiênbảo:

-Mamavàođâyuốngchénrượuchokhỏilạnh,chứcứđứngđómànóihaysao?Vươngbàkéoghếngồikénémộtbên,uốngvàichénrồinói:

-Quầnáo tôiướthết,để tôivề thayđã.Nóixong trởvềnhà, thayquần áo rồi xuống bếp làmmón ăn. Tiệc dọn xong, vô cùng thịnhsoạn,bènmờiTâyMônKhánhvàKimLiênquanhàmìnhdự tiệc.Haingườinắmtaynhaumàsang,đồănngon,rượutốt,cặpgiànhânngãinonvợchồngnàysaysưađốiẩm.Trong lúcuống rượu,TâyMônKhánhchợtnhớlàtrongphòngKimLiêncótreomộtcâyđàntỳbà,bènbảo:

-Từlâutôinghenóinàngcótàiđàntỳbà,hômnaynhânbuổi tiệcvui,xinnàngđánh lênvàikhúccho tôiđược thưởng thức tàinghệ.KimLiêncườiđáp:

- Từnhỏ tôi cũng đã có học chút ít, nhưng tài nghệ còn kém lắm,

đánhlênchỉsợchàngcười.TâyMônKhánhkhôngnóigì,chạyquanhàKimLiênlấycâyđàntỳbàsangđưachoKimLiên,lạibảonàngngồilênđùimìnhmàsogiâynắnphím.KimLiêndạomộtkhúcđànrồicúiđầuhátrằng:

Xưakialườibiếngđiểmtrang,

Bâygiờtócđãngảsangmàuchiều,

KimThoangàytrước

Càitócyêukiều

Bâygiờởchốnthanhtiêuxavời

Mởrươngcũ

GọiMaiHương

Lấyramộtbộythường

Mặcvàoyhệttiênnươngkhácgì

NàyMaiHương

CuốnchochịchiếcmànhTương

Rồiđốtmiệngtrầmhươngđêmdài.

Tiếnghátđứt,TâyMônKhánhhếtlờikhentặngrồibảo:

-Thậtkhôngngờnàngđàngiỏiháthaynhưvậy.Tôithườnglenlỏikhắpnơi,kểcảnhữngcakỹđểngheđànhát,nhưngtấtcảđềucònthuanàngrấtxa.

KimLiêncười:

-Cảmtạchàngquákhen,chỉmongrằngsaunàyđừngquênemmàthôi.

TâyMônKhánhbảo:

-Nàngcứnóivậyhoàilàthếnào?Tabaogiờmàquênđượcnàng.

Nóixongcúixuống,tháochiếchàinhỏxíucủaKimLiênra,đổrượuvàođầychiếchàirồikềmiệngmàuống.

KimLiêncườisungsướng,nhưngvờbảo:

-Ngườitacứbảođôichâncủaemnhỏxinh,nhưngemchẳngthấyxinhchútnào...

Hai người cứ vui vầy bên nhau như vậy, cho tới tối thì Tây MônKhánhđưachoKimLiênítbạcvụnđểchidùngrồiđứngdậyvề.KimLiênlưugiữthếnàocũngkhôngđược.

Hồi8

VUIDUYÊNMỚI

Trongkhiđóthìởnhà,mọingườikhôngbiếtTâyMônKhánhđiđâu,muốntìmcũngkhôngbiết tìmởđâu.Tiết tẩunhibiếtĐạiAn làgianhânthântíncủaTâyMônKhánh,bèngọivàohỏi:

-CóbiếtĐạiquannhânhiệnởđâukhông?ĐạiAnđáp:

-Chắcgiagiađangởngoàitiệm,cùngPhónhịthúctíntínhtoántiềnbạcchứgì.

Tiếttẩubèntớitiệmdượcphẩm,thìthấyTâyMônKhánhđangcùngviên quản lý tính tiền bèn gật gật đầu gọi ra. TâyMôn Khánh vộibướcra,cùngTiếttẩutớimộtnơivăngvẻđểnóichuyện.TâyMônKhánhhỏi:

-Cóchuyệngìkhông?Tiếttẩuđáp:

- Tôimuốn nói với Đại quan nhân về chuyện hôn nhân, Đại quannhânđangmuốncómộtvịtamnươngchứgì?TâyMônKhánhhỏi:

-Nhưngngườinàovậy?Tiếttẩuđáp:

-VịnươngtửnàychắclàĐạiquannhâncũngbiếthoặcđãnghenói.ĐólàvịnươngtửtronggiađìnhhọDươngởcửaNam.GiađìnhcótiềnlạicócơsởlàmănbuônbánởNamKinhnữa.Nươngtửđócótớibốnnămchiếcrươngtoànvàngbạcchâubáuvàđồnữtrang,còntiềnmặt thì trong tay hiện nay có trên ngàn lạng.Người chồng đãchếtởxa,nươngtửởgóađãhơnmộtnămnayrồi,lạikhôngcóconcáigìcả,hiệnchỉvàokhoảnghaimươilămhaimươisáulàcùng,mànhansắcxinhđẹp,cốtcáchphonglưulắm.Lạicònlanhlợihoạtbát,giỏiquánxuyếngiađình,cótàinộitrợnữcông,giỏichơiđànnguyệt.Cô tavốnhọMạnh, làcon thứba trongnhà,giađìnhbênmẹhiệnngụtạingõXúThủy.Đạiquannhânnghĩthếnào?

TâyMônKhánhngẫmnghĩrồihỏi:

-Nếuvậythìchừngnàocóthểhộikiếnvớicôtađược?

Tiếttẩunói:

-Việcgặpmặtchưacầnthiết,cầnphảixemĐạiquannhâncóchịukhông, rồi lại còn tính toán trướcđã.HiệnMạnh tamnươngởbênnhà chồng, gia đình chồng thì chỉ có một cô chồng là Dương cônương là đáng kể, lại còn có người cậu là Trương Tứ, Dương cônươnglúctrướccóchồnghọTôn,ngụtạinhàcủaTừcôngphíabắchuyệnđâynày,nhưngsauchồngchết,ởvậybabốnchụcnămnay,concáikhôngcó,chỉnhờvảđámcháu.Đạiquannhânmuốnthànhviệcthìphảitớicầucạnhbàta.Bàtađặcbiệtlàchỉthíchtiềntàimàthôi,chuyệngìcũngvậy,miễncótiềnlàđược.Đạiquannhântrongnhàhiệncònítlụaquý,cóthểlấyrarồimuathêmítlễvậtgìđó,ngàymai thântớigặpbàta, lạichothêmít lạngbạc thìxong.NếubàtađứngralochuyệnnàythìgiađìnhbênchồngcủaMạnhtamnươngkhôngaidámđứngraphảnđốicả.

TâyMônKhánhnghexongmừng lắm,hẹn rằngngàymainhân tốtngày, sẽmang lễ vật tới gặpDương cô nương. Sau đó hai ngườichiatay,TâyMônKhánhlạitrởvàotiệmđểtínhtiền,gầnkhuyamớivềnhà.

Sánghômsau,TâyMônKhánhdậysớm,lấyramộtxấplụaquýlạimua thêm ít lễ vật, giao cho Tiết tẩumang. TâyMôn Khánh cưỡingựachậmchạpmàđi,Tiếttầuvàvàigianhânđibộtheosau.Tớinơi,TiếttẩuvàotrướcthưavớiDươngcônươngrằng:

-Cómộtvịđạitàichủởgầnđâymuốntớikếtthân.TôinóirằngtronggiađìnhhọDươngnàythìcóconãinãilàtoànquyềnquyếtđịnh,nênmạomuộidẫnvịđạitàichủtớiđâyyếtkiếncônãinãi.Hiệnvịđócònđangđứnghầuởngoài.Dưongbàxuýtxoa:

-Áidà,vậysaokhôngnóitrước?Xinmờivàođi.

Đoạnquay lại bảocácahoànsửasoạn trànức.Tiết tẩu kínhcẩnbày các lễ vật lên bàn rồi lui ra gọi TâyMônKhánh vào.TâyMônKhánhmặc cực sang, bước vào sụp lạy bốn ạy,Dương bà khôngbiếtlàmsao,chỉvộivàngtrảlễ,nhưngTâyMônKhánhkhôngchịu,nhấtđịnhbắtDươngbàphảingồinhậnlạy.

Dươngbàkhôngtừchốidược,phảinhậnhailạyrồiphânchủkháchmờingồi,rồihỏi:

-ChẳnghayĐại quannhânphươngdanhquý tính là gì ?Tiết tẩuđứngbênđỡlời:

- Dạ thưa đây là Tây Môn đại quan nhân, cự phú nhất nhì tronghuyện mình đó, Đại quan nhân có mở tiệm dược phẩm lớn nhấthuyện,trongnhàtiềnmuônbạcvạn,nhưnghiệnchưacóngườiquánxuyếngiađình,nênhômmạomuộitớiđâyyếtkiếncônãinãiđểxinđượckếtthân.Dươngbàvuivẻnói:

-Nếuquảquannhânđâycólòngđoáihoàitớicháudâutôithìxincứtớinóichuyện,việcgìphảiuổngtiềnmualễvậttốnkémnhưthếnày?Khiếnchogiànày từchối thìhóa raphụ lòngmànhận thì lạihổthẹn.TâyMônKhánhchưagìđãgọiDươngbàbằngcô:

-Dạthưa,cônươnglàbềtrên,dùtớiđâykhôngcóchuyệngìcũngphảicólễvậtđểtỏlònghiếukínhhuốnggìlà...Nóitớiđâythìcườimàbỏlủng.Dươngbàbènđứngdậyváitạhaiváirồisaiahoàncấtlễ vật đi, sau đómời TâyMôn Khánh uống trà. Saumột tuần trà,Dươngbànói:

-ChẳnggiấugìĐạiquannhân,cháutraitôilúcsinhthờicũngcóchútíttiềncủa,nhưngchếtđitiềncủavàocảtaycháudâutôi.Chẳngbiếtcủacảinócóbaonhiêunhưngbạcmặtthìcũngtrênngànlạng.

Quannhâncholàgiàuhaynghèothìtôikhôngbiết,tôichỉsựthậtmànói,miễnsaoquannhânthựclòngđoáitưởngtớinólàđược.Tôithìcũng chẳngđòi hỏi gì, đếnngay cả cỗquan tài tôi cũng không xinquannhânđâu.Tuynhiêntôicũngkhônghoàntoànquyếtđịnhđượcviệcnày,đểtôinóiquavớicậucủanólàTrươngTứxemsaođã.

TâyMônKhánhcườithưa:

-Xinlãocônươngyênlòng,chuyệngiàunghèomàkểlàmgì,chỉxincônươngđứngratácthànhcholàquýrồi.Cònbổnphậnlàconlàcháuphảiđềnơnxứngđángthìđólàchuyệntấtnhiên.Đoạnquaylạibảogianhânđưamộtcáihộp,mởratrongđócósáuđỉnhbạctuyết

hoasángngời,đểlênbànrồinói:

-Chỗnàytuychẳngđánggìnhưngxinđưatrướcđểlãocônươngdùngvàoviệc trànước,chừngnàoxongviệc thì tiểunhânnàyxinđềnơnxứngđáng.

Dươngbàmắtsânglêncườitítmàbảo:

-Quannhânxửthếnàyquả là làmgiàkhónghĩquá,việcchưatớiđâucả,mà...mà...

Tiếttẩuđứngbênđỡlời:

-Xincônãinãiđừngquábậntâmnhưvậy,Đạiquannhânchúngtôiđâykhôngbaogiờđểýtớichuyệntiềntài,màchỉmộtlòngmuốnxinđược kết thânmà thôi, xin cứ nhận cho Đại quan nhân chúng tôiđượcvui.ChínhvìĐạiquannhânchúngtôiđâylàngườihàophóngnêncáctướngcôngTriphủTrihuyệnlaivãnglàthườnglắm.

Đôibêntròchuyệnnhưpháoran.SaumộttuầntrànữathìTâyMônKhánh đứng dậy cáo từ, Dương bà lưu giữ thế nào cũng khôngđược.Tiếttẩunói:

-Hômnayđượcmaymắndiệnkiếnbàcô,đểmaimốtthìxinchoĐạiquannhânchúngtôiđượcdiệnkiếnĐạinương.

Dươngbàcười:

-Chuyệnđóthìlúcnàochảđược.Giàtinrằngnócũngmừnglắm,vìđượcmộtngườinhưĐạiquannhânđâyđểmắt tớimàcònkhôngchịuthìchịuaibâygiờ?

TâyMônKhánhváichàorồiluira.Dươngbànói:

-HômnayquảlàgiàkhônghềđượcbiếtĐạiquannhânquanglâmtớiđâynênviệcđóntiếpkhôngđượcchuẩnbịtrước,vậycógìsơsótthìxindànhchữđạixáchogiànhờ.Nóixongtheorađưatiễn,nhưngTâyMônKhánhngănlại.Ratớicổng.Tiếttẩunói:

-Đạiquannhânthấykhông?Tôinóicósaiđâu.BâygiờĐạiquan

nhâncứvềtrướcđi,tôicònởlạiđâybàntínhchorõràng,rồingàymaimìnhtớixemmặtTamnương.TâyMônKhánhlấymộtlạngbạcra tặng Tiết tẩu rồi lên ngựa về nhà. Tiết tẩu ở lại nói chuyện vớiDươngbàtớitốihômđómớivề.Sánghômsau,TâyMônKhánhmũáocựckỳsangtrọng,cưỡibạchmãmàtớicửaNam,cóTiếttẩuvàhai gia nhân làĐại An vàBìnhAn cưỡi lừa theo hầu. Tới nhà họDương,TâyMônKhánhnhìnkỹmớithấynhàcửađồsộnguynga.TiếttẩumờiTâyMônKhánhxuốngngựađibộvào.Haibênđườngtừcổngvàolànhữnghàngtrúcxanhbiếc,giữasânrộnglàmộthòngiảsơnđồsộvàcácloạicâycảnhquýgiá.Lêntớiphòngkhách,Tiếttẩuvénmành,mờiTâyMônKhánhvàongồi.Trongphòngtrầnthiếtrấthuyhoàng,đồđạctoànloạiquý.TiếttẩuvàotrongrồitrởraghétaiTâyMônKhánhnóinhỏ:

-NgườitacòntrangđiểmĐạiquannhânchịukhóngồichờmộtchút.GianhânnhàhọDươngđem trà ra,TâyMônKhánhvừauống tràvừangheTiếttẩunói:

-Đại quan nhân không biết, nương tử này giỏi giang lắm,một tayquánxuyếnviệcnhàđâurađấy,lạicóriêngmộtnamgianhânvàhaiahoàn,ahoànlớnnămnaychừngmườilămtuổi,tênlàLanHương,ahoànnhỏtênlàTiểuLoan,mớimườihaituổi,tấtcảsẽtheonươngtửvềnhàmìnhsaunàyđó.Tôicốgắng lochoxongvụnàyđể rồicũngcóíttiềnlàmnhàmàởchứ.TâyMônKhánhbảo:

-Chuyệnđocógìphảigấp.Tiếttẩunói:

-NămngoáiĐạiquannhânhứachotôiítxấpvảiđểthưởngcôngtôiđimuadượcphẩm, vậymà cũng chẳng thấy cho, bây giờ lại địnhkhôngthưởnggìchotôitrongvụnàysao?

Đangnóichuyện thìmộtahoànchạy ragọiTiết tẩu.Látsaunghetiếngchânbướcnhẹ,rồimùilanxạphảngphấtđâuđây,Tiếttẩuvénrèm lên.Mạnh tamnươngyểuđiệubướcra.TâyMônKhánhngẩnngười ra mà nhìn. Nàng quả đẹp tuyệt trần, khổ người thon nhỏ,dángđithathướt,mặthoadaphấn,sóngmắtphượnglonglanh,thậtlàmuônphầndiễmlệ.Nhìnnhữngbướcchânđi,gấuquầnlộrađôihài nhỏxíu thật dễ thương.TâyMônKhánhmớinhìnquađã thậpphần đắc ý. Tam nương bước tới thi lễ rồi ngồi xuống. Tây MônKhánhđáp lễ xong cứngồi ngây ramàngắm,Tamnươnghơi cúi

đầuethẹn.TâyMônKhánhmởlời:

-Thưanương tử, tôichẳngmaychính thấtkhôngcòn,muốnđượcnươngtửrủlòngthươngvềgiúptôiquánxuyếngiađình,chẳnghaytônýthếnào?

Tamnươngliếcnhìn,thấyTâyMônKhánhdiệnmạothanhtú,quảlàtrangphongnhãhàohoa,tronglòngthậpphầnưngý,bènquaysanghỏiTiếttẩu:

-Quannhânđâynămnayniênkỷbaonhiêu?Đạinươngởnhàquytiênđãđượcbaolâurồi?

TiếttẩuchưakịpđápthìTâyMônKhánhđãnói:

-Dạ thưa, tiểunhânđâynămnayhaimươi tám, tiệnnộikhuấtnúicũng đã hơnmột năm rồi. Tiện đây cũng xinmạomuội hỏi thanhxuânnươngtửlàbao?

Tamnươngđápnhỏ:

-Nămnaytôiđãbamươi.

TâyMônKhánhnói:

-Nhưvậytứclàhơntôihaituổi.

Tiếttẩuvộinói:

-Đạiquannhânkhôngnghengườitanói"gáihơnhaitraihơnmột"haysao?Vợhơnchồnghaituổilàmănmớikhá.Ahoànđemthứtràngonra.TamnươngtựtaynângmộtchénlênmờiTâyMônKhánh,rồi chúc câu vạnphúc. Trong khi Tamnươngđứng lênmời trà thìgấuquầnlộrađôihàinhỏxíu,khôngquábatấc.

TiếttẩungầmchỉchoTâyMônKhánhthấy,TâyMônKhánhgậtđầumỉmcườihàilònglắm,rồivộiđỡlấychéntràmànóilờicảmtạ.TamnươnglạicầmchéntràthứnhìmờiTiếttẩu,rồingồixuốnguốngtràtiếpchuyện.TâyMônKhánhgọiĐạiAnđưalênhaixấpgấm,mộtđôithoangọc,sáuchiếcnhẫnvàng,tấtcảđểtrênmộtchiếcmâmson,

đặt lênbàn.Tiết tẩunhắcTamnương thâunhậnvàcảmtạ, rồihỏiTâyMônKhánh:

-Đạiquannhânđịnh làmlễvàongàynàođểtôicònchuẩnbị.TâyMônKhánhđáp:

-Nếuđượcnươngtửđâyrủlòngchấpthuậnthìngàyhaimươibốnthángnàylàmlễhỏi,rồimồnghaithángsauxinlàmlễcưới.

Tamnươngcúiđầunói:

-Nếuvậythìđểtôisaingườilênthưavớicônươngtôi.Tiếttẩuvộinói:

-HômquaĐạiquannhânchúngtôiđãtớigặpcônãinãithưachuyệnxongxuôicảrồi.Tamnươngngẩnglênhỏi:

-Cônươngtôinóisao?Tiếttẩucườiđáp:

-CônãinãingheĐạiquannhântôithưachuyệnxongthìvuimừnglắm,bảo lànương tửkhôngbằng lòngđạiquânnhânchúng tôi thìcònbằnglòngaiđượcnữa.Tamnươngnói:

-Nếuvậytứclàcônươngtôibằnglòngrồi,nhưvậycàntốt.

BangườinóivàicâuchuyệnnữarồiTâyMônKhánhđứngdậycáotừ.TiếttẩuđưaTâyMônKhánhratớicổngrồihỏi:

-Thấymặtrồiđó,Đạiquannhânthấythếnào?TâyMônKhánhgậtđầurồicườibảo:

-Thậtnhọccôngtẩutẩuquá.Tiếttẩubảo:

-BâygiờthìĐạiquannhâncứvềtrướcđi,tôicònởlạibàntínhchoxongđã.TâyMônKhánhgậtđầu,lênngựadẫngianhânvề.

TiếttẩutrởvàovànóivớiTamnương:

-Thếnào?NươngtửcóhàilòngĐạiquannhânchúngtôikhông?

Tamnươnghỏi:

-Nhưngkhôngbiếttrongnhàhiệnthờicóthêthiếpgìkhông?

Tiếttẩucười:

-Cóhaykhôngthìcũngchẳngthànhvấnđề,ănthualàởĐạiquannhânmàthôi.Đượcngườichồnggiàucónhưvậylàquýrồi.Khôngphảitôinóikhoe,nhưngquảlàĐạiquannhânchúngtôigiàunhấtnhìhuyệnThanhHànàyđó.LạitoànchơiTriphủ,Trihuyện,mớiđâylạithônggiavớiquanĐềđốcchỉhuyThậpbátvạncấmquânởĐôngKinh.Danhgiáthếthầnnhưvậythìhuyệnnàycònaibằngnữa.TamnươnggọiahoàndọncơmrượurađãiTiết tẩu.ĐangăngianhâncủaDươngbàđemmộtquảđồănvàbánhtráitớimàthưa:

NãinãisaitôitớibiếuĐạinương,lạihỏirằngchuyệnhônnhân,Đạinươngđãquyếtđịnhchưa?

Tamnươngbảo:

-Vềthưalàtacámơncônãinãi,lạithưarằngchuyệnđótacũngđãquyếtđịnhxongrồi.

Tiếttẩunhắc:

-Xinchocônãinãibiếtrõngàygiờđi.

Tamnươngthưởngchogianhânmấyquantiềnrồibảo:

-Nhớthưathêmlàngàyhaimươibốn thángnày thì làm lễhỏi, rồimồnghaithángsaulàmlễcưới.

Gianhânvânglờicáolui.Tiếttẩunói:

-Cônãinãibênđóchonhữnggìvậy?Xinbớtchotôichútđỉnh,góivềchođámtrẻnómừng.

TamnươngsaiahoàngóichoTiếttẩuítbánhtrái.Ănxong,Tiếttẩucáotừmàvề.

NóivềngườicậucủaTamnương làTrươngTứ,chỉmuốngảbánTamnươngcáchnàođểchiếmđượccủacải,naynghetinTâyMônKhánhtớicầuhônthìvừalosợvừatứcgiận,suyđi tínhlại,chỉcócáchpháđámlàtốthơncả,bèntớibảoTamnương:

-ĐừngnênthuậnlàmvợTâyMônKhánh,mànênnghetavềlàmkếthấtcủaThượngCửnhân,contraiThượngĐạigialàhơn.Ngườitalàconnhàthilễ,lạicótàisảnruộngnươngđâucóthuagìTâyMônKhánh.CònTâyMônKhánhởnhàđãcóchính thất làcongáicủaNgôThiênHộ,ai cũngbiết.Về làmvợcủaTâyMônKhánh thì chỉlàmbémàthôi.HiệntrongnhàTâyMônKhánhlạicònmấyngườivợbénữa,nhưvậythìcháulàvợbéthứmấy?Nhưvậythìcònracáigìnữa?

TamnươngnghexongthìbiếtlàTrươngTứđịnhphácuộchônnhânnày,bènnói:

-Nếuquảngườitađãcóchínhthấtthìcháubằnglònglàmem.Vảlạidù có năm thê bảy thiếp đi nữa thì cũng ăn thua ở người chồng,chồngyêuquýmình thì chẳngcógìđángngại.Xinđừng logì chocháucả.TrươngTứbảo:

- Không phải chỉ có chuyện vợ lớn vợ bé mà thôi đâu. Tây MônKhánhcònlàconngườicómớinớicũ,hànhđộngkhôngtìnhnghĩagìcả.Lúcnàochánthêchánthiếpthìgọingườimaimốitớiđểbánchongườikhác.Cháuliệucóchịunổicảnhđókhông?Tamnươnglắcđầu:

-Cữucữuà,ngườiđànôngdùcótànnhẫnthếnàothìcũngkhôngbaogiờphụrẫyđượcngườivợcầnmẫnđảmđang.Vềbênđó,cháusẽquánxuyếnviệcnhà,trổtàitháovátđểngườichồngphảiquýnểcháu.TrươngTứlạinói:

-Ta lạicònbiết làTâyMônKhánhcònđứacongáimườibốntuổi,cáicảnhdìghẻconchồngnóphiềnphứclắmđấy.Tamnươngnói:

-Cóngạigìđiềuấy,ănthuaởmình,ănởsaocholớnralớn,nhỏranhỏ,mình lại thương yêu nó thì có gì đáng ngại đâu.Như vậy thìchồng cũng vui lòng mà con chồng đối với mình cũng phải hiếuthuận.

Đừngnói làcómộtđứaconchồng,dùcótớimườiđứaconchồng,cháucũngkhôngquantâm.

TrươngTứlạinói:

-Nhưngcònchuyệnnày,TâyMônKhánhlàngườiháosắc,tínhtìnhkhôngđứngđắn,thườnglaivãngănnằmvớinhữngbọnliễungõhoatường,aicũngbiết,cháuvềlàmvợnórồikhôngbiếtrasao.

Tamnươngnói:

-Cáiđóthìkhônghềgì.Ngườitacòntrongtuổithanhniên,cótheobạnbèchơibờiđâyđóthìcũnglàchuyệnthườngtình,cógìmàphảilo.Vảlạichuyệnnhânduyênlàsốphậntiềnđịnh,xincữucữukhỏinhọclòngđểý.

TrươngTứkhôngcòncáchgìthuyếtphụcTamnương,nóicâunàocũngbịđuốilý,bènhầmhầmravề,vừabuồnvừathẹn.Vềtớinhà,TrươngTứbàn tính với vợ, sau cùnghai vợ chồngđồng ý là nhờđứacháutênlàDươngTôngBảotìmcáchđoạtmấyrươngvàngbạccủaTamnương.

Ngàymaihaimươibốnthángđó, lễhỏidiễnra.SauđóthìTrươngTứtớigặpTamnươngmàbảo:

-ChồngtrướccủacháulàDươngTôngTích,emchồngcủacháulàDươngTôngBảo,đềulàcháucủata.Chẳngmaythằnganhmấtđi,baonhiêutiềnbạcnódànhdụmlàmănbâygiờmộtmìnhcháugiữ.

Thằngembâygiờ làdo tanuôinấng.Nócònnhỏdại,nó lại làemcùngmẹvớichồngtrướccủacháu.Bâygiờcháubướcđibướcnữa,chẳng lẽcháukhôngđể lạichonóphầnnàohaysao?Bâygiờ thìcháuphảimởcác rươngcủacải ra, tađãmờinhiềungười tớiđâychứngkiến.

Tamnươngnghevậythìkhócmànói:

-Cữucữuvàcácvịnghĩcoi, lúctrướcchồngcháumấtđi,cháuđãmangtiếnglàmưusátchồngđểđoạtcủacải,bâygiờđầucònxanh

tuổicòntrẻ,cháuphảibướcđibướcnữa,thìlạibịnghilàđemtheocủacảiđi.Thậtrathìcủacảicógì?Cóđượcítlạngbạcthìvẫncấttrongphòng,cháurađiquảkhôngmangtheochútgìcả,nhấtnhấtđềuđểlạichoemchồngcháu.Còníttrămlạngngườitacònnợthìcháucũngxingiaolạicảchocữucữu.Nhưvậythìcòntiềnbạccủacảiởđâunữa?TrươngTứbảo:

-Trướcmặtmọingườiđâycháunóilàkhôngcótiềnbạccủacảigì,vậycháucứmởcácrươngraxemcóhaykhông.Nếucóthìcháucứviệcmangđi,tacũngkhôngnóigìđâu.Tamnươngnói:

-Cháuđãnóikhôngcó làkhôngbạc,việcgìphảimởra.Đang lúcmọingườiồnàothìDươngbàtừtrongbướcra.Mọingườiimlặng.Dươngbà,mờimọingườingồi,gọigianhânđemtràrarồinói:

-Thưavớicácvịđâyđềulàhàngxómlánggiềngcủachúngtôi,hẳnđềubiếttôilàcôchồngcủanó.

Chồngnódùchếtrồicũngvẫnlàcháucủatôi,cháutôinócóđểlạitiềnbạccủacảihaykhôngthìcácvịcũngkhôngcầnnênbiếtlàmgì.Tôi khônghiểu tại saoTrươngTứcữu lạimuốnngăn trở việchônnhânnày,ngăntrởđểlàmgì.Đámhàngxómđềubảo:

-Làbànóicólý.Dươngbànóitiếp:

-Haylànhữngtiềnbạccủacảiđólàdobênngoạicủanóđemđến?Nếukhôngphảivậythìkhôngcầnbiết.Tôicũngxinnóilàconcháudâutôiđâylàngườicónhâncónghĩa,ônnhuhòathuận,khôngcóbiếttínhtoánlợihạinhưaiđâu.

TrươngTứlườmDươngbàrồibảo:

-Phải,nókhôngbiếttínhtoánnhưngđãcóngườikháctínhtoánchonó. Dương bà bị chạm nọc thì giận lắm, mặt mũi đỏ rần lên, chỉTrươngTứmàmắng:

- TrươngTứ, ngươi không được ăn nói hỗn xược hàmhồ. Ta tuykhông phải là được hưởng hương hỏa của nhà họ Dương nhưngngươi thì phải nhờ gia đình họDươngmà sống. Trương Tứ cũnggiậnnói:

-Tôi tuykhôngphảihọDương,nhưngcảhaiđứacháu tôiđềudochínhchị ruột tôimangnặngđẻđauvàđích thânnuôidưỡng.CònmụthìtuylàhọDươngmàkhôngbiếtgiữgìncủachohọDương,lạiđemdângchongườingoài,khôngbiếtxấuhổhaysao?

Dươngbànổigiậnđùngđùngmắng:

-Đồvôliêmsỉkia,cháudâutaođầucònxanhtuổicòntrẻ,saongươilạimuốngiữnóởnhàlàmgì?

Cóphảingươiđịnhloạnluânđểnghĩchuyệnbậybạrồiđoạttàisảncủanókhông?

TrươngTứquát:

-Câmmồmđi,đừngcóvuoangiáhọa,tagiàrồi,chỉnghĩđếntươnglaicháutalàDươngTôngBảomàthôi,naymainólớncầnphảicótiền bạc lo cho nó, đâu như mụ, cháu ruột không thương, lại đithươngngườingoài.

Dươngbànhảylênđỏngđảnhmàxỉaxói:

- Thằng già họ Trương kia, chuyện là chuyện gia đình tao, ngươiđừngcócan thiệp,ngươiănkhôngnóicó thì lúcchếtxuốngâmtyđịangục,quỷsứnóxéxácngươira.

TrươngTứcũngkhôngvừa:

-Conmụgiàkia,ngươi lúc trẻ thìdâmđãng, lúcgià lại tham lam,thảonào trờiPhật trừngphạt,ngươikhôngcóđượcmộtmụncon,thậtlàcáiđồtuyệtdòngtuyệtgiống.Hayhaydởthìnólòirađấy.

Tình hình mỗi lúc một gay go thêm, đám hàng xóm phải xúm lạikhuyêngiải:

-Lãocữuà,thôinhườnglãocôđâyvàicâuchoêmchuyệnđi.Trongkhiđó,TiếttẩudẫnvàigianhâncủaTâyMônKhánhsangđểdọnđồđạc giùm Tam nương về trước, thấy vậy bèn hối thúc gia nhân lẹchânlẹtaydọnhếtrươnghòmđồđạccủaTamnươngvề.

Trương Tứ thấy vậy giận quá, mắt mở trừng trừng mà không nóiđượclờinào.Đámhàngxómkhuyêngiảithêmítlờirồigiảitán.

TớingàymồnghaithángSáu,TâyMônKhánhcưỡingựa,dẫntheomộtcỗkiệulớnsangrướcTamnươngvề.EmchồngTamnươnglàDương Tông Bảo, năm đómới khoảngmười tuổi cũng cưỡi ngựatiễnchânchịdâutáigiá.TâyMônKhánhmếnlắm, tặngcho lụavàbạc.CácahoànlanHương,TiểuLoanvàmấygianhânthântíncủaTamnươngcũnghành lýđi theochủ.HômsauDươngbàdẫnhaingườichịcủaTamnươngsangnhàTâyMônKhánh,haingườichịđó là Mạnh đại tẩu và Mạnh nhị tẩu, Tây Môn Khánh tạ Ơn choDươngbàbảychục lạngbạc,haixấp lụaquý.Tamnươngđượcởriêngtạibagiannhàởphíatây,vàtrởthànhvợthứbacủaTâyMônKhánh,đượcđặthiệulàNgọcLâu.TừđólớnbétrongnhàđềugọilàTamnương.TâyMônKhánhcướiđượcTamnươngvềthìngàyđêmquấnquítkhôngrời,áiânđằmthắmkhôngsaokểxiết...

Hồi9

TAIVÁCHMẠCHRỪNG

TâyMônKhánh từkhicóMạnhNgọcLâu thìsaymê lắm, tốingàyquanhquẩnởnhà,haingườigắnbóchẳngrời.ĐếnngàymườihaithángđóthìbênquanĐềđốcởĐôngKinhchongườitớibáotinlàsẽ làmđámcướiđểrướccongáiTâyMônKhánh.DođóTâyMônKhánh, phần vìmêmệtNgọc Lâu, phần thì bận rộn chuẩn bị đámcướicủacongái,nênliềntrongmấythángkhôngtớiđượcnhàKimLiên,khiếnKimLiênmỏimònchờđợi,suốtngàychỉđứngngoàicửamàmongngóng.LạinhờVươngbàtớinhàTâyMônKhánhdòhỏi.ĐámgianhângáccổngnhàTâyMônKhánhthấyVươngbàtới,biếtlàdoPhanKimLiênnhờtới,lạinhânkhiTâyMônKhánhcóvợmớiđẹp giàu, bèn tìm cách xua đuổi. Kim Liên thấy Vương bà trở vềkhông kết quả lại sai con ghẻ là Nghênh Nhi đi lang thang ngoàiđường,hoặc tớinhữngnơiTâyMônKhánhthường laivãngđể tìmkiếm.Nhưngđikhắpnơicũngkhôngthấy,lạikhôngdámtớinhàTâyMônKhánh,đànhphảiquayvề,đểrồibịKimLiênchửimắnghếtlời,sauđóthìbịquỳgốivànhịnđói...

Lúcđó thời tiếtnóngnực,hàngngàyKimLiênđềusaiNghênhNhixáchnướchầuhạtắmchomình,tắmxongthìchochuẩnbịrượuthịt,rồimặcmộtcáiáo lụamỏngmanh,ngồingóngrađường,chờTâyMônKhánh.ChờmãikhôngthấythìchửirủaTâyMônKhánhlàloạiphụbạc,vôtìnhvônghĩa,rồilạilẩnthẩnlấybàirabóitoán,đếnkhichánchườngmệtmỏithìlănragiườngmàngủ.MộthômtronggiấcngủchậpchờnKimLiênnằmmơthấyTâyMônKhánhcướingườivợthậtđẹpthậtgiàu,rồiđánhđuổimình.Đanglúckêukhócthìchợttỉnhdậy, trong lòngvừa losợvừabuồngiận.NghênhNhi thấyKimLiênđãthứcbènbướctớihỏi:

-Nướcđãcósẵnrồi,dìcótắmbâygiờhaykhôngđểtôisửasoạn?

KimLiênhỏiquachuyệnkhác:

- Mấy cái bánh giò này đã luộc chín chưa ? Đem ra đây tao coiNghênhNhivộichạyxuốngbếpđemmâmbánh lên,KimLiênđếmtừngcáirồihỏi:

-Bachụccáicảthảy,saobâygiờchỉcònhaimươichíncái?

NghênhNhiđáp:

-Quả tình tôicũngkhôngbiếtcóbaonhiêucái,có thểdìđếm lầmchăng?KimLiênđếmlạilầnnữarồibảo:

-Taođếmlầnhairồi,bachụccáibannãylàđểđợigiagiađếnăn,saomàydámănvụngmấtmộtcáirồibâygiờcònchối?Conkhốnnạnkia,màychỉgiỏiănhạithôi,rồimàybiếttaytao.

NóixongsấntớilộtquầnáoNghênhNhira,rồilấyroimâquấttúibụimấychụcroiliền,vừađánhvừanói:

-Màyănvụngmàkhôngchịunhậnthìbàđánhmàytrămroichomàychết.

NghênhNhihoảngquá,chắptayvanlạyrồinói:

-Dìơi,xinngừngtay,tôiđóiquálỡănmấtmộtcái,xindìthacho.

KimLiêncườigằn.

-Taobiếtngaymà,khôngmàythìcònaivàođây,thậtlathânlừaưanặng,nhưngtaohỏimày,màyănvụng,saolạidámbảolàtaođếmlộn?Mớinứtmắt ranhmàđãănkhôngnócó.Conkhốnnạn, taođánhchomàyphảibỏnhànàymàđihoặcmàychết thì thôi. -Nóixonglạinghiếnrăngmàđánh,NghênhNhikêukhócầmỹ.LúcKimLiênđánhđãmỏi tay thì thân thểNghênhNhiđãchỗ tímchỗxanhrướmmáu, lúc đó Kim Liênmới chịu ngừng tay, cho Nghênh Nhiđượcmặcquầnáorồibắtngồiquạtchomình.Látsau,KimLiênvàotrang điểm lộng lẫy rồi ra đứng ở trong rèm ngóng đợi Tây MônKhánh.ChợtthấyĐạiAnvaiđeomộtcáitúi lớn,cưỡingựađiqua.KimLiênvộigọilạihỏi:

-Cóviệcgìmàđingangđâyvậy?

ĐạiAnlúctrướcvẫnthườngtheoTâyMônKhánhtớinhàKimLiên,lại thườngđượcKimLiên cho tiền, nênnghegọi, bènxuốngngựa

bướclạiđáp:

-Giagiatôisaitôiđibiếuítquàchongườita.

KimLiênmờiĐạiAnvàonhàrồihỏi:

-Ởnhàcóchuyệngìkhôngmàsuốtmấy thángnay takhông thấymặtgiagiangươiđâucả.Haylàđãcóbàcônàokhácrồi?ĐạiAnđáp:

-Gia gia tôi có bà nào cô nào đâu, chẳng qua là trong nhà nhiềuchuyện bận rộn quá nên không rảnhmà tới thăm nương tử đượcthôi.

KimLiênnói:

-Dùlànhàcóviệcbậnthìcũngphảichongườitớibáotinchotabiếtchứ,saolạimấtmặtmấtmũimàlạibặtvôâmtínluônnhưvậy?Tathật không được yên lòng chút nào. Đại An không biết trả lời saođànhimlặng.

KimLiênlạihỏi:

-Màởnhàchuyệngìbậnrộnquávậy?Ngươinóitanghe.ĐạiAnchỉcườihìhìmàkhôngđáp.KimLiênnghingờlắm,hỏidồn:

-Chuyệngìvậy?Saongươikhôngchịunói?

ĐạiAncườiđáp:

-Thìcũnglàchuyệnbậnrộntrongnhà,nươngtửxoimóilàmgì?

KimLiênbảo:

-Này,tanóithật,ngườikhôngnóithìtasẽoánngươisuốtđờiđó.

ĐạiAnngầnngại:

-Nhưngnếutôinóichonươngtửnghethìnươngtửkhôngđượcchogiagiatôibiếtmớiđược.

KimLiênbảo:

-Đượcrồi,taquyếtchẳngnóiđâu.

ĐạiAn bèn đemđầu đuôi câu chuyệnTâyMônKhánh cướiMạnhtamnương,kểchoKimLiênnghe.KhiĐạiAnkểxongthìnướcmắtKimLiênđãdầmdềtừbaogiờ.ĐạiAnlosợnói:

-ĐólànươngtửéptôinóichứquảtìnhlàtôiđâucómuốnnóiKimLiên lảođảodựavàocửagạtnướcmắtthởdài than-Thảonàotanằmmơthấygiagiangươicướivợ,quảlàkhôngsaisựthật.ĐạiAnà,tavớingươidùsaobấylâunaycũnglàcótìnhcónghĩa,chonêntacũngcámơnngườiđãchotabiếtchuyệnvừarồi.

Nóixongnướcmắtlạilãchãtuônrơi.ĐạiAnáingạinóiNươngtửà,nươngtửđừngkhóclàmgì.

Nươngtửcóthểviếtvàichữđểtôiđemvề,thếnàogiagiatôicũngtớiđây.

KimLiênđaukhổnói:

- Thôi, làm như vậy chỉ phiền ngươimà thôi. Hôm nay ta cámơnngươi lắm,hômnàongươi tớiđây, takhâumộtđôihài tặngngươi.Mấyhômnaytachờgiagiangươitớimàkhôngthấy,tacólàmsẵnítbánhchogiagiangươi,bâygiờthìtamờingươiănvậyNóixonggọiNghênhNhi lấybánh ra,bócđặt trênđĩamờiĐạiAnăn.Trongkhiđó,khônghiểunghĩsao,KimLiênlạivàophònglấygiấyhoavàbútmựcraviếtnhưsau:

Aikiađãrõlòngta.

Giờtaxinmượngiấyhoatỏlờ.

Trướckianhưđũacóđôi.

Rộnràngkếttóc,bồihồitraokhăn.

Lòngaigiờđãnguộidần.

Thìxintrảlạitấmkhănngàynào.

Viếtxong,niêmphonglại,bướcrađưachoĐạiAnmàbảo:

-Nhờngươiđưagiùmchogiagia,taởđâytừngngàytừnggiờtrôngđợi, hy vọng rằng gia gia ngươi sẽ tới.ĐạiAn cũng vừa ăn xong,nhậnthưrồicáotừlênngựa,KimLiêndặn:

-Ngươivềnói vớigiagia rằng taoángiận lắm,nếugiagiangươikhôngchịutớiđâythìngươinóithêmlànaymaitasẽđíchthânngồikiệutớinhà:

NóixongtặngĐạiAníttiền.ĐạiAnnói:

-Nươngtửcứyêntâm,tôisẽhếtlòng.

Đoạngiụcngựamàđi.

TừđóKimLiênđứngngồichờđợi,hếtngàynọsangngàykiamàvẫnkhôngthấybóngdángTâyMônKhánhđâu.Mộthômdườngnhưkhông còn kiên nhẫn được nữa, Kim Liên chờ từ sáng tới tối màchẳngthấygìthìhaihàmrăngngọcnghiếnchặt,đôimắtphượnglệtrào,gọiVươngbàdọntiệcrượu,haingườicùngngồiănuốngrồirútcâytrâmbạctrênđầu,tặngVươngbà,salệnhờVươngbàtớinhàTâyMônKhánhmờiđếnchomìnhgặpmặt.Vươngbàbảo:

-Bâygiờtốirồi,sợlàkhônglạiđâu.Thôiđểsángmaitôiđisớmcho.

KimLiênnói:

-Tôi tặngmamacâytrâmbạcnàymà,mamacứđigiùmngayđi.Vươngbàlàloạingười"máuthamhễthấyhơiđồngthìmê",tiếccâytrâmbạcnênngầnngừmộtchútrồiđứngdậyđi.

Sánghômsautỉnhdậy,vộigọiNghênhNhi,saisanghỏitintứcbênVươngbà.NghênhNhitrởvềthưalàVươngbàđiđâutừsángsớmrồi.TrongkhiđóVươngbàđangởngoàicổngnhàTâyMônKhánh,hỏi đám gia nhân thì chúng trả lời là không biết gì cả. Vương bàkhông biết tính sao, bèn ngồi ngoài đườngmà chờ. Lát sau, chợt

thấy viên quản lý tiệm dược phẩm là Phó Nhị từ trong bước ra,Vươngbàvộichặnlạichàorồihỏi:

- Xin cho tôi hỏi thămmột chút, chẳng hayĐại quan nhân có nhàkhông?

PhóNhịđứnglạibảo:

-BàtừđâutớihỏiĐạiquannhâncóchuyệngìsớmquávậy?HômqualàngàysinhnhậtcủaĐạiquannhân.Tốiquatrongnhàđãitiệc,cảngàyhômquaĐạiquannhânởnhà tiếp khách, tới tối thì cùngbạnbèđichơi,suốtđêmkhôngvềnhà.MàbàtớitìmĐạiquannhâncóchuyệngìvậy?

Vươngbàkhôngđáp,chỉváichàorồiđi.TớiđầuđườngVươngbàchợt trôngthấyTâyMônKhánhcưỡingựatừxađi tới theosaucóhaiđứagianhân,vộichạytớigiậtgiọngmàgọiĐạiquannhân!ChotôihỏicáinàyđãNóixongchạytớigiữcươngngựamàníulại.TâyMôKhánhănchơiuốngrượusuốtđêmqua,giờđócũngchưahếthơimen,nghevậybènlènhèhỏi:

-CóphảiVươngbàđấykhông?ChắclàPhanthịnhờbàtìmtachứgì?

Vươngbànghểncổlênnóinhỏmấycâu.TâyMônKhánhbảoHômquagianhâncóvềnóichotôingherồi.TôibiếtPhanthịđangoángiậntôilắm.Đượcrồi,đểtôitớiđóngaybâygiờ.

Nóixongtrởđầungựađi.Vươngbàđitheo,thỉnhthoảnglainóivớiTâyMônKhánhvàicâu.Tớinơi,Vươngbàchạyvàobảo:

-Nươngtửơi,tôiđemđượcĐạiquannhântớiđâyrồi.Mừngnhé.

KimLiênnhưngườichếtsốnglại,vộichạyracửađóntiếpTâyMônKhánh xuốngngựa, tay phephẩy cái quạtmàbước vào.KimLiênchàohỏirồibảo:

-LâuquáchẳngthấyĐạiquannhânlại.Chắclàvuivầygắnbóvớitânnươngnênquêncảtôichứgì?Phảirồi,tôibâgiờcònđánggìchoquannhânđểmắttớinữa.

TâyMônKhánhnói:

-Nàngđừngcónghelờithiênhạ, làmgìcótânnươngnào.Chẳngqua làđámcướicongái tôinên trongnhàbậnrộnquákhôngrảnhrangmàđếnvớinàngđượcđóthôi.

KimLiênbảo:

-Bâygiờmàchàngcònnóidốisao?Này,conngườicómớnớicũthìsaunàyrồikhôngragìđâu.

Bâygiờchàngphảithềđộcthìtôimớitin.TâyMônKhánhnói:

-Tôimàphụnàngthì trờihại tôi,bắt tôibệnhtậtkhổsởmàchết...KimIjiênnghiếnrăng:

-Đồphụbạc,giờnàymàcònnóiđượcnhưvậyhaysao.

Nói xong, sấn tới giật chiếc khăn trên đầu Tây Môn Khánh liệngxuốngđất.Vươngbàvộicúixuốngnhặtlênbànmàbảo:

-Kìa,nươngtửsaolạilàmvậy?Coisaođược?

KimLiên lại sấn tới rútchiếckimcài tóccủaTâyMôKhánhxuốngcoi.ChiếckimnàylàdoMạnhNgọcLâutặng,nhưngKimLiênkhôngbiết,chỉnghĩ làcủamộtkỹnữnàomàthôi,bèngiấuvàotayáorồinói:

- Nếu quả chàng không có thay lòng đổi dạ thì tôi sẽ trả lại cho,khôngmấtđượcđâu.

TâyMônKhánhchỉbiếtthan:

-Làmcáigìmàkỳcụcvậykhôngbiết.Cáiđồcàitócđóchínhlàcủanàng.Hômtrướctagiấuđi,nàngtìmmãikhôngthấyđóbâygiờquênrồisao?

KimLiênxỉaxói:

-Này,đừngcónóiláo,đứatrẻlênbacũngkhôngngheđược,aimàtin.

Nóixong,thấytrongtayTâyMônKhánhcócáiquạtrấtđẹp,bèngiựtlạimàcoi,thấycóđềbàithơthìnghilàcủangườiđẹpnàocho,kiềnnghiếnrăngbẻgãyngaylàmđôi.TâyMônKhánhbấtbìnhnói:

-CáiquạtđólàdongườibạncủatôilàBốcChíĐạotặngchotôi,tôikhôngdámdùng,cứcấtđi,mãihômquamới lấyra,vìhômqua làngàysinhnhậtcủatôi.Vậymànànglạibẻđilàthếnào?

KimLiênhơihốihậnvìcảmthấymìnhhơiquá,chưabiếttínhsaothìNghênhNhibưngtràra.KimLiênbènmờiTâyMônKhánhngồiuốngtràrồiquỳngayxuốngmàkhóc.Vươngbàmỉmcười:

Nóichohảrồibâygiờlạiởđómàkhóc.Thôiđểtôixuốngbếp.

KimLiêncũngđứngdậycùngNghênhNhidọndẹpbànghếđểdọntiệcđãiTâyMônKhánh.LạilấyranhữngtặngvậtnhỏđểdànhtặngTâyMônKhánhnhânngày-sinhnhật,gồmộtđôihàithêuhạtcườmmàuhuyền,haiđôitấtthêu,mộtxấpkhăntaythêu,vàmộtchiếctrâmcàitóccógắnhaibôngsenvàng,trêncókhắcmấycâuthơnhưsau:

Thiếpcóbôngsentịnhdế.

Tặngchochàngđểcàiđầu.

Ướcmongsaochànggiừmãi.

Đểthiếpkhôngcònkhổđau.

TâyMônKhánhxemcáctặngvật,tronglòngcũnghơixúcđộng.KimLiênquayvàogọiNghênhNhiđemrượura,rótmờiTâyMônKhánhrồisụpxuống lạybốn lạychúc thọTâyMôKhánh.TâyMônKhánhvội đỡ dậy. Hai người kề vai uống rượu, muôn phần đằm thắm.Vươngbà cũng đượcmời lên nhưnguống vài chén rượu xong thìVươngbàcáotừmàvề.Sauvàituầnrượu,TâyMônKhánhchogianhânđemngựavề,cònmìnhthìởlạivớiKimLiênđêmđó...

Nói vềVõTòng, rời huyệnThanhHà vượt đườngđếnĐôngKinh,

vàoChutháiphủ,đưathưvàlễvật,ởlạivàihômrồicầmthưtrảlời,quayvềThanhHà.Đườngđivấtvảgiannan,lúcđithìtrờibắtđầunóngnực,lúcvềthìtrờichuyểnsangmưadầm,liênmiênkhôngdứt.Lúcđithìvàođầuhạkhivềthìđãsangthu.Vừađivừavềcũngmấttớibốntháng.Suốt thờigiantrênđườngthiên lý,nhữnglúcănngủnằmngồi,VõTòngđềuthấy lòngdạbồnchồn, tâmthầnhoảnghốtkhông yên, bèn saimột người cưỡi ngựagiỏi, chọnmột conngựathậttốt,cướpđườngvềtrước,báotinchoTrihuyệnanlòng,lạiviếtmộtphongthưbảođưachoanhmình,cònmìnhsẽvềsau.

NgườikỵsĩtớihuyệnThanhHàvàotrìnhvớiTrihuyệntrướcrồitrởra tìm nhà Võ Đại. Tới nơi thấy cửa đóng, bèn gọi cửa. Lúc đóVươngbàcũngđangđứngởcửanhà,thấyvậybènbướcsanghỏi:

-Chúhỏiaivậy?

Ngườikỵsĩđáp:

-Tôi làngườicủaVõĐÔđầu.Đôđầusaitôivềtrướcđưathưchongườianh.

Vươngbàhơigiậtmìnhvộibảo:

-VõĐại langđivắngrồi,có thưgìchúcứđưachotôi,baogiờVõĐại langvề thì tôiđưa lạichocũngđượcchứgì.Ngườikỵsĩngầnngừgiây lát rồimóc thưrađưachoVươngbà,sauđó lênngựađingay.

Vươngbàvộiquayvàonhà,theocổngsausangnhàKimLiên.KimLiênvàTâyMônKhánhvuivầyhoanlạcgầnsuốtđêmquanêngiờnàyvẫnchưadậy.Vươngbàđậpcửaphòngrầmrầmmàbảo:

-Đại quan nhânơi, nương tửơi, dậymau, dậymau!VõTòng saingườiđemthưvềtrướcchoVõĐạiđâynày.Tôiđãnhậnthưgiùmđâynày.Dậymauđi,khôngnênchậmtrễ.

TâyMônKhánhđãthứcgiấcnhưngchưadậy,cònđangnằmcạnhKimLiên,ngheVươngbànóivậythìlạnhtoátngười,vộiđánhthứcKimLiêndậy,mởcửamờiVươngbàvào.VươngbàđưathưcủaVõTòngchoTâyMônKhánh.TâyMônKhánhlấyngayrađọcthấytrong

thưnóilàtrễlắmthìngàyTrungThusẽvềtới.KimLiêncũngtớibênghémắtđọc thư.Đọcxonghaiđềucuống lên.TâyMônKhánhrungiọngbảo:

-Mamaà,nhưthếnàylànguyđếnnơirồi.Mamacócáchnàochegiấugiùmchochúngtôi,chúngtôihứasẽtrảơnxứngđáng,chứbâygiờchúngtôikhóthểxanhau.MàthằngVõTòngvềđâythìchúngtôitấtphảixanhau,nhưvậyđâuđược.

Vươngbàcườibảo:

- Xin cứ bình tĩnh, có gì đâu mà phải cuống lên thế ? Người tathườngnói,"lúcnhỏlấychồngthìdochamẹ,lúclớnlấychồngthìdochínhmình",chúbácanhemcũngchẳng làmgìđược.Bâygiờ thìcũnggần tới trămngàycủaVõĐại rồi,nương tửnên thỉnhmấyvịhòathượngtớilậpđàncầusiêuchoVõĐạirồiđembàivịVõĐạiralàm lễ hỏa thiêu. Sau đó nhân lúcVõTòng chưa về tới,Đại quannhân tổ chức ngaymột lễ cưới nhỏ, demmột chiếc kiệu tới rướcnươngtửvềlàmvợlàyên.VõTòngvềđâythìhaingườiđãthànhvợthànhchồngrồi,nócũngchẳngnóigìđượcnữa.Màcógìthìlúcđómìnhcũngdễăndễnói.Nhưvậykhôngphải làdiệukếhaysao?TâyMônKhánhbảo:

-Mamanóiphải lắm,chỉcòncáchđómà thôi.SauđómấyngườibànđịnhlàđếnngàymồngsáuthángtámlàtrămngàycủaVõĐại,làmlễxongthìđếntốimồngtámsẽcướiKimLiên...ThấmthoắtđãđếnngàymồngsáuthángTám,TâyMônKhánhsaiđemítbạcvụntớiđưachoVươngbà,nhờtớichùaBáoÂnmờisáuvịhòathượngtớicầusiêuchoVõĐạirồiđếntốithìlàmlễthiêukinh.Vươngbàbậnrộn suốt ngày hôm đó, đến tối, khi cuộc lễ xong xuôi thì TâyMônKhánhnghỉđêmvớiKimLiên.Trướcđó, lúc làm lễđốt linhvị,hòathượngsaingườivàomờiKimLiênralạybànthờ.LúcđóKimLiênđang ngủ dật dựa trong phòng, miễn cưỡng bước ra thắp hươnghành lễ.Sáu vị hòa thượngnhìn thấyKimLiên thì lòngdạ rối bời,quêncatụngniệm,mấthếtcảthiềntâmPhật tính.LễxongthìTâyMôn Khánh cũng vừa tới, Kim Liên bèn quay vào dọn tiệc trongphòng,vuithúcùngTâyMônKhánh.TâyMônKhánhbảoVươngbà:

-Mọichuyệnởngoài,xinmamacứtùynghigiảiquyết.khôngphảigọinươngtửranữa.Vươngbàcườikhanhkháchbảo:

-Tôibiếtrồi,cứđểđấytôilocho.

Nói xong cười toe toétmàbước ra.Bênngoài, các vị hòa thượngđangthudọnđồđạc,nhưngvìchưahếtngẩnngơtrướcsắcđẹpcủaKimLiênnêncứnấnnáchưavề.Mộtvịhòathượngbướctới thaunướcgầncửasổđểrửa tay,bỗngnghebên trongcó tiếngđànbàcười khúc khích, rồi lại nghe như có tiến đàn ông trò chuyện, bènngừngrửatay,imlặngnghengóng.NguyênphòngngủcủaKimLiênchỉngăncáchvớiphòngngoàibằngmộtbứctườngmỏng,giữacócửasổcherèm,đứnggầncửasổcóthểnhìnvàotrongvàngherõmọichuyện.VịhòathượngvộiđứngnépvàomộtbêncửasổrồihémắtnhìnvàothấyKimLiênvàTâyMônKhánhđangkhúckhíchđùagiỡn trêngiường.Cạnhgiường, tấm rèmbằng lụa sa xanhvô tìnhđược kéo sang một bên, đầu giường có đôi gối uyên ương, cuốigiườngcómộtcáichănbọclụahồngđượcxếplạigọnghẽ.TâyMônKhánhvàKimLiênhoàntoànkhônghaybiếtlàcóngườiđangnhìnvàophòng,nêncứtựnhiênnhưkhông.Ngoàinàyhòathượngnhìnmộtlátrồiquayrarỉtaichovịhòathượngkhác,chỉphútchốclàcảsáu vị hòa thượngđều biết chuyệnong bướmnhơbẩnbên trong.Saudócácvịdọndẹpđồđạcrồicáotừvềchùa,khikéonhauravề,cácvịcườivangkhóhiểu.TâyMônKhánhtrongphòngngheđược,chợt giật,mình, vội gọi ngayVương bà vào, bảo lấy ít bạc ra chạytheotặngchocáchòathượng.

CácvịnhậnbạcrồiđịnhtrởvàođểcảmtạKimLiên,nhưngVươngbàgạtđi.Cácvịbảonhau:

-Thôi,đừnglàmphiềnthíchủnữa.

Đoạnnhìnnhaucườimàđi.Thậtlà:

Bêntườngcómắtcótai,.

Songsacũngcóngườingoàiđứngtrông.

Hồi10

NGƯƠITẨUTHOÁT,KẺCHẾTOAN

Hômsau làngàymồngbảy,TâyMônKhánhbảoKimLiêndọntiệcđểtừgiãVươngbà.SauđóđemNghênhNhigửiVươngbàrồibảo:

-Ngàymaitôicướinươngtửvềnhà,VõTòngcóvề,xinmamahếtlòngchechởgiùmcho.

Vươngbàcườiđáp:

-Cótôiđâythìđừnglo,VõTòngvề,tụnhiêntôisẽkiếmcáchnóichoêm.Đại quan nhân cứ yên tâmTâyMônKhánhmừng lắm, tạƠnVươngbàbalạngbạc.Tốihômđó,bảoKimLiênsoạnđồđạcquầnáora,rồisaigianhânđemvềnhàtrước.MộtsốquầnáocũkhôngmặctớithìđemchoVươngbà.Hômsaulàngàymồngtám,TâyMônKhánhchođemkiệutới,KimLiêntrangđiểmlộnglẫy,ănmặcxiêmyđẹplênkiệumàđi.VươngbàtiễnchântớicổngnhàTâyMônKhánh.Mọi gia đình hai bên đường tuy biết chuyện nhưng chỉ đứng trongnhàmànhìnkiệuKimLiênđiqua,khôngdámnóigì vìai cũngsợTâyMônKhánhcó tiềnbạc thần thế.Sauđó thìxúmnhaubàn tánkhôngngớt.

TâyMônKhánhdành choKimLiênbagiannhàbiệt lập tronghoaviên,ravàobằngmộtcổngnhỏđộcnhất.Khungcảnhhữutìnhvắngvẻ,khôngailuitới.Trongnhàchưngdọnđồđạcđẹpđẽ,bênngoàicócây,cócảnh.TâyMônKhánh lạibỏ ramườisáu lạngbạcmuamộtcáigiườngquý,cómàn thúyvà rèm lụahồng.Từ trước,haiahoànXuânMaivàNgọcTiêu,vẫnhầuhạvợlớnTâyMônKhánhvàNgô Nguyệt nương, bây giờ Xuân Mai được đem tới hầu hạ KimLiên.LạibỏranămlạngbạmuathêmmộtahoàntêngọiTiểuNgọcđể thayXuânMai hầ hạNguyệt nương.Rồi lấy sáu lạng bạcmuamột a hoàn khác là ThuCúc để cùng XuânMai hầu hạ Kim Liên.Trướcđó thìTâyMônKhánhđã lấymộtngườibênnhàhọTrần làTônTuyếtNga,khoảnghaimươituổilàmvợthứtư,nênbâygiờliệtKimLiênvàohàngđệngũphòng.

TừkhiđemKimLiênvềnhàthìđêmnàoTâyMônKhánhcũngởvới

KimLiên,haingườinhưcávớinước,mặctìnhvuithú.MấyhômsauKim Liên ănmặc thật đẹp, sai XuânMai dẫn tới chào hỏi NguyệtnươngvàcácvợkháccủaTâyMôKhánh.

KimLiêntớiphòngNguyệtnương,đượcNguyệtnươngmờngồi,sauđóngắmKimLiên từđầu tớichân, thấyquả làđẹp thanhcao lộnglẫy,đầyvẻquyếnrũ.Nguyệtnươngnhìnngắmmộthồirồinghĩthầm:

"Mình thườngnghegianhânnói làvợVõĐạiđẹp lắm,nhưngquảkhôngngờlàđẹpnhưthếnày,hèngìchồngmìnhchẳngtìmđủcáchchiếmđoạtchobằngđược".

KimLiênsụpxuốnglạyNguyệtnươngbốnlạy,NguyệtNươngnhậnlễxong,saiahoàndẫnKimLiênsangchàoLýKiềuNhi,rồilầnlượttớiMạnhNgọcLâuvàTônTuyếtNga.Tạimỗinơi,KimLiênđềulấyphậnngườidướimàthămhỏi.SauđótrởlạiphòngNguyệtnương.Nguyệtnươngmờingồi rồichogọicácgianhân tới,giới thiệuKimLiênvớihọ,bắttừnayphảigọiKimLiênlàNgũnương.KimLiênđểýnhìnNgôNguệtnương,thấytuổivàokhoảnggầnbamươi,mặtđầynhưmâmbạc,mắtsángmôihồng,cửchỉônnhudịudàng,nóiítvàtỏrathậntrọng.LýKiềuNhicũngrấtxinhđẹp,tuybảolàphườngcanữ,nhưng thật racòn thuaKimLiênvềđườngphongnguyệt.GặpMạnhNgọc Lâu, Kim Liên cũng phải nhìn nhận là đẹp không kémmình,chỉcóđiều làhơnmìnhmấy tuổimà thôi.NgọcLâucũngcóđôibànchânnhỏnhưKimLiên.CònTônTuyếtNgathìnghenói làrấtgiỏicavũ,nhansắccũngmuônphầnthanhlịch.

Bắtđầutừhômsau,cứsángsớmlàKimLiênđãcómặt tạiphòngNguyệtnương,giúpNguyệtnươngmayvá,saibảogianhânlàmviệcnhà,lạixưnghôvớiNguyệtnươngmộtđiềuĐạinương,haiđiềuĐạinương,khiếnNguyệtnươnghàilòngvôcùng.TừđóNguyệtnươngrấtquýmếnKimLiên,thườngcatụngnànghếtlời,đếnnỗiăncùngăn,nghỉcùngnghỉ.BọnLýKiềuNhithấyvậygiậnlắm,thườngcùngnhaunóixấucảNguyệtnươnglẫnKimLiên,chorằngKimLiêngiỏibợđỡ,cònNguyệtnươngthìbấtcông,ngườicũthìghétmàthươngngườimới..LạinóivềVõTòng,khoảngtrungtuầnthángtámthìvềtới huyện Thanh Hà, vào ngay huyện, đưa thư phúc đáp cho Trihuyện.TrihuyệnmừnglắmthưởngchoVõTòngmườilạngbạrồisaidọn tiệckhoảnđãi.Cơmno rượusay,VõTòng trởvềphòng riêngthaykhănáorồibướcrađường,tìmtớinhàanh.HàngphốthấyVõ

Tòngvề,thảyđềukinhngạc,xìxàobàntánrằng:

-Thôi,nguyrồi,VõĐôđầutrởvềlàcóchuyệnrồi.AichứVõĐôđầuthìđâuchịuthuaTâyMônKhánh.

VõTòng tìm tớinhàVõĐại,vénmànhbướcvàogọicửa,gọimấytiếngcũngkhôngthấyaitrảlời.

Đang lúc nghi ngờ thì Nghênh Nhi từ nhà kế bên, nghe tiếng gọi,chạyrathấychúmìnhthìvôcùngkinhngạc.VõTònghỏi,nócũngkhôngnóiđượctiếngnào.VõTòngnhắclại:

-ChamẹcháuđiđâurồiNghênhNhiòakhócnứcnở.Vươngbàtừtronghốthoảngchạyra.VõTònghỏingay:

-Anhtôiđiđâuvắngnhà?Cònchịtôisaocũngchẳngthấyđâuvậy?

Vươngbàtrấntĩnhbảo:

-Mờinhịgiaquábộvàotrongnàyrồitôisẽnóichomànghe.

NóixongquayvàokéoghếmờiVõTòngngồi.VõTòngimlặngngồixuống,tronglòngnghihoặcvôcùngVươngbàkểlể:

-Saukhinhịgiađikhỏi, thìvàokhoảngtháng tư,đạigia thình lìnhmắcbạobệnhmàquađời...

VõTòngchặnlời:

-Chẳnghayanhtôimắcbệnhgì,màuốngthuốccủaaivậy?

Vươngbàđáp:

-Đểtôinhớlạicoi,hômđólàhaimươithángtư,đạigiatựnhiênđaubụngdữdội,ởnhàđi lễrồixembói, lạimờicáclangytớichữatrị,nhưngthuốcgìuốngvàocũngkhônkhỏi,đauđượctámchínhômthìmất.

VõTòngchaumày:

-Cacatôitừxưakhônghềcóbệnhđó,saolạitựnhiênđaubụngmàchếtđược?

Vươngbànói:

- Đô đầu ơi, thì ai mà biết được, trời cũng có khi mưa nắng bấtthường,màconngườicũngcó lúchọaphúckhôngsaobiết trước,đêmnaycởigiầyđingủ,khôngbiếtngàymaicócòndậyđượcmàxỏgiầyhaykhông.'VõTònglạihỏi:

-Cacatôihiệnđangantángtạiđâu?

Vươngbàđáp:

-Lúcđạigianằmxuốngthìtrongnhàthiếuhụtlắm,Đạinươnglàmgìcótiềnmuađấtantáng,cũngmaylàcóngườiquenbiếtcũvớiđạigiabỏ tiềnramuachomộtcỗáoquan, lạimờimấyvị tăngtớicầusiêutrongbangàyrồichohỏatáng.VõTònghỏi:

-Cònchịdâutôibâygiờởđâu?

Vươngbàchépmiệng:

-Kểcũng tộinghiệp,Đạinươngchịukhósốngnghèokhổ thủ tangchođếnhếtkỳbáchnhậtchồng,sauđóbàmẹtớikhuyênnhủnênbâygiờđã lấychồngđể tìmnơinương tựa rồi.Còncháunhỏbạcphướcđâythìgửilạichotôiđùmbọc.

VõTòngtrầmngâmgiâylátrồicáotừVươngbà,trởvềhuyện,vàophòng riêng,cởiquầnáongoài ra,sai línhhuyệnđimuachomìnhmộtbộtangphụccùngcácthứhoaquảnhangđèn.Sauđómặcđồtang,đemlễvật trở lạinhàcủaVõĐại,bàybànthờ, lậpbàivị,đốtđèn thắp nhang rót rượumà cúng. Lại sai lính tới làm cơm cúng.Cúngxong,cùngđámlínhvàNghênhNhingồiăn.Đêmđóởlạinhàanh, cho đám lính ngủ ở phòng ngoài, Nghênh Nhi ngủ tại phòngtrong,cònmìnhthìngủtrướcbànthờanh.

TớinửađêmmàVõTòngvẫntrằntrọckhôngsaongủđượcbènngồidậytrongánhsánglờmờcủangọnđèntrênbànthờnhìnlênbàivị

củaanhmànghĩthầm:

"Anhmìnhlúcsốngthìyếuđuốinhútnhát,lúcchếtlạikhôngđượcrõràngthật là..."Cònđangnghĩngợi thìbỗngnhiênmộtcơngió lạnhthổivào,ngọnđèntrênbànthờtắtngấm,VõTòngtựnhiênnổigaiốc,tócgáydựnglên,nhưngcốtrấntĩnhmànhìnthìthấymộtbóngngườitừsaubànthờbướcrabảo:

-Emơi,anhchếtkhổchếtnhụclắm.

Võ Tòng định cất tiếng hỏi thì tự nhiên hơi lạnh tan hết mà bóngngườicũngchẳngthấyđâunữa.

Bên ngoài, tiếng trống huyện báo hiệu canh ba, ba khắc. VõTòngkinhsợnghĩthầm:

"Vừarồinhấtđịnhkhôngphảilàmộng,anhmìnhtớithanthở,đúnglàchếtoanchếtuổnggìđây".VõTòngcứngồinghĩngợimàtrốngđiểmcanhnămcũngkhônghaybiết.Đámlínhtrởdậy,kẻđunnướcnóngchoVõTòngrửamặt,kẻphatrà.Látsau,trờisángrõ,VõTònggọiNghênhNhidậy,bảocoinhàrồidẫnlínhđi.Dọcđường,VõTòngghévàonhữngnhàlâncậnhỏi:

-Anhtôilàmsaomàchết?Cònchịdâutôibâygiờlấyai?

Nhưngchẳngaidámnói sự thật vì sợTâyMônKhánh trả thù.Cóngườinói:

-Đôđầuđừnghỏichúngtôi,cóVươngbàởngaycạnh,biếtrõmọichuyện,nênhỏiVươngbàthìhơn.

Cóngườichobiết:

-ĐôđầucóthểtìmthằngVậnCahoặclãoHàCửu,haingườiđóbiếtrõchuyệnhơnaihết.

VõTòngcámơnrồi trở lạimấy tiệmnướctrướchuyệnđể tìmVậnCa.TớinơiđãthấyVậnCathấpthoángxaxa,bègọilại:

-Chúemơi,lạiđâytabảocáinày.VậnCanhậnraVõTòngthìvội

chạylạimànói:

-VõĐôđầuơi,Đôđầuvềchậmquárồi,cómuốnđộngthủcũngkhó.Tuy nhiên cha tôi đã lục tuần rồi, chỉ nhờ cậy vàmộtmình tôi, tôikhông thểdínhdấpvàovụnàydượcđâu, rồi lại lênquan lênnha,phiềnphứclắm.

VõTòngbảo:

-Thìchúemcứvàođâyvớitađã.

NóixongdẫnVậnCalênmộttửulầugọirượuthịtramờiVậnCaănuốngrồibảo:

-Chúemà,chúemcòníttuổimàđãhiếuthảonhưvậylàhiếmcó.

NóixonglấyrakhoảngnămlạngbạcvụnđưachoVậnCa:

-Chúemcứtạmcầmlấysốbạcnày,đểlãobáởnhàchidụng,đợixongviệctasẽtặngchúemmườilạnglàmvốn.Bâygiờthìchúemhãynóithậtchotangheanhtabịhạinhưthếnàovàchịdâutalấychồngrasao,đừnggiấugìhết.

Vậncađưataynhậnbạcnghĩthầm:

"Vớisốbạcnàychamìnhcóthểsốngđượcdămbatháng,mìnhcómấtngàygiờlênquancũngchẳngsao!"Nghĩxongbènnói:

-VậythìxinĐôđầunghetôinóiđây...

ThếlàVậnCathuậtlạitỉmỉtừlúccógiỏlêđịnhtìmbánchoTâyMônKhánh,bịVươngbàđánhchửi,chotớilúcbàymưugiúpVõĐạibắtquảtangvợngoạitình,bịTâyMôKhánhđátrúngnghehộcmáu,sauđóbịđầuđộc,nhấtnhấtthuậtlạikhôngsótchuyệngì.VõTòngnghexongthấyVậnCakểtrôichảylinhđộngthìtinlắmnhưngcũnghỏi:

-Chúemnóithậtchứ?

VậnCađáp:

-TôibịachuyệnvớiĐôđầulàmgì?

VõTònghỏigặng:

-Chúemkhôngdốitachứ?

Vậncatứcquáđậpbànbảo:

-Dùcóđứng trướcmặtHuyệnquan tôicũngchỉnóibấynhiêumàthôi.

VõTòngmỉmcườigiụcVậnCaănuống.Látsautrảtiền,dẫnVậnCaxuốngđườngbảo:

-Bâygiờ thì chúemcứvềnhàđiđã,đưabạccho lãobá rồinhớsángmaitớihuyệnlàmchứngchota.

VậnCađangđịnhbướcđithìVõTòngchợtnhớrađiềugìgọigiậtlạimàhỏi:

-À,chúemcóbiếtnhàHàCửuởđâukhôngnhỉ.

VậnCacười:

-BâygiờĐôđầucònhỏiHàCửunữa,lãotanghenóilàĐôđầutrởvềthìsợquátrốnbiệtrồi.

Nóixongcáotừmàđi.VõTòngcũngtrởvềphủ.

Sáng sớm hôm sau, Võ Tòng làm đơn xong, bèn dắt VậnCa vàohuyện,chờTrihuyệnđăngđường,vàoquỳtrướcán,đưalađơnlênmàkêuoan.TrihuyệnthấylàVõTòngthìngạcnhienlắm,bảo:

-VõĐôđầuđóàcóchuyệngìvậy?Cứnóitanghe.

VõTòngthưa:

TêncườnghàoTâyMônKhánhthônggianvớichịdâutôilàPhanthị,anh tôi là Võ Đại tới bắt gian thì bị Tây Môn Khánh đánh trọngthương.Sauđó,cùngVươngbàbàymưuhãmhạianhtôi.TênHà

Cửuđượcgọitớitẩmliệmrồiđưađihỏathiêu.HiệnTâyMônKhánhđã đem Phan thị về nhà là thiếp. Có tên Vận Ca làm chứng, xintướngcôngsoixétchotôiđượcnhờ.

Trihuyệncầmláđơnrồihỏi:

-HàCửuđâu,saokhôngthấy.

VõTòngthưa:

-HàCửubiếttôivềnênđãtrốnbiệtrồi,hiệnkhôngbiếtởđâu.

TrihuyệnđọcđơnxongthìhỏiVậnCa.VậnCanhấtnhấtthuậtlạitừđầuđếncuối.Trihuyệnnghexong, luivào trongcùngHuyện thừa,Chủbạvàcácchứcviệcbàntính.VìTrihuyệncùngcácchứcviệcđềulàphecủaTâyMônKhánh,nêncùngnhauđồngýlànênthuxếpchuyệnnàychokhéolàhơn.DođóTrihuyệnbướcrabảoVõTòng:

Ngươiđã làĐôđầu tronghuyện thìcũngbiết rằngchuyệngìcũngphảicóchứngcứmớixétđược.

Nay thi thểanhngươi khôngcòn thìbiết làmsao.Vả lạibảo là cóchuyện đi bắt vụ thông gian, nhưng không bắt được thì lấy gì làmbằng?Ngươichỉnghe lờimộtđứa trẻ thì lấygìbảođảmsựchắcchắnchibằngsựđãquarồi,thôiđilàhơn,vìchưachắcanhngươiđãchếtoan.Ngươithửnghĩkỹmàxem.

VõTòngthưa:

-BẩmTướngcông,tấtcảđềulàsựthật,bâygiờxintướngcôngchođòiTâyMônKhánh,PhanthịvàVươngbàtớiđây,lấlýmàtrahỏithìtựkhắc rõsự thật.Nếucóđiềugìgian trá tiểunhânxinhoàn toànchịutội.

Trihuyệnbảo:

-Đượcrồi,ngươicứđứngdậyđi,đểtatínhVõTòngđứngdậy,dẫnVậnCavềphòngmìnhchứkhôngchorangoài.TrongkhiđóthìđãcóngườiđếnbáotinchoTâyMônKhánh.TâyMônKhánhhoảngsợ,vộilấytiềnbạcra,gọihaigianhântâmphúclàLaiBảovàLaiVượng

tới,dặnbanđêmđemđếntưdinhTrihuyện.

SánghômsauVõTòng lạivàohuyệnđườngxinTrihuyệnchođòiTâyMônKhánh,PhanthịvàVươngbàtớitrahỏi.Trihuyệnđãnhậnhốilộđêmqua,bènbảo:

- VõĐô đầu à, ngươi đừng nghe lời người ngoàimà sinh chuyệnnữa,bâygiờkhôngcógìlàmbằngcớthìsaotacóthểbắtngườitớitrahỏiđược?Thánhnhâncónói,chuyệnđãquakhông lấygì làmchắc, lời nói ngoài đường thì chẳng lấy gì đáng tin, cho nên takhuyênngươithôiđilàhơn.Chẳnggìngươicũnglàchứcviệctronghuyện,ngươiphảibiếtrằngphánxétmộtvụánmạngthìphảicóthihàikẻxấusố,phảicódấuvết,phảicótangvậtmớixétđược.Naytấtcảnhữngthứđóđềukhôngcóthìlàmsaotaxétnổi?

VõTòngnói:

-Thưavâng,nếuTướngcôngkhôngxétgiùmthìtôicũngchẳngbiếtsao,nhưngnỗioancừucủaanhtôithìnhấtđịnhphảicóngàysángtỏ.

Nóixongnhậnláđơnlại,trởrachoVậnCavềnhà,rồingửamặtlêntrờiứa lệ than thở, sauđó lại nghiến răngnguyề rủa loàigianphudâmphụ,rồilònggiậnbốclên,đithẳngtớitiệmdượcphẩm,địnhtìmTâyMônKhánhmàđánh.Tới nơi thấy viênquản lýPhóNhị đangngồisauquầy,bènhầmhầmbướcvàohỏi:

-Chủngươicóđâykhông?

PhóNhịnhậnraVõTòngthìrunsợnói:

- Đại quan nhân tôi không có đây, Đô đầu cần gặp có chuyện gìkhông?

VõTònglạnhlùng:

-Thìngươicứbướcrađâychotahỏichuyệnđã.

PhóNhị rụt rèbước ra, liềnbịVõTòng túmngay lấy,đậpđầuvàotườngmàbảo:

-Ngươimuốnsốnghaymuốnchết?

PhóNhịlíucảlưỡi:

-XinĐôđầuxétlạicho,tiểunhânquảkhôngcóphạmtộigìvớiĐôđầu,xinbớtgiận.

VõTòngbảo:

-Nếungươimuốnchếtthìtachochết,cònnếumuốnsốngthìphảinói thật. Thằng TâyMônKhánh bây giờ đangở đâu, nó cưới conPhanthịđượcbaolâurồi?Nếungươinóichorànhrẽthìtathacho,giandốithìđừngcótrách.

Tênquảnlýhoảngquábènnói:

-XinĐôđầubớtnóng,tôilàngườilàmcôngmỗithánglãnhhailạngbạcđểtrôngcoitiệmnàynênsuốtngàyởđâynênchuyệntrongnhàchủtôiquảkhôngbiếtgì.Chủtôithìhồinãycóđây,nhưngvừamớiđirồi,ngheđâulàtớitửulầuởđườngSưTửuốngrượu.

VõTòngnghevậy,bènbuôngtênquảnlýrarồichạynhanhbaytớitửulầuởđườngSưTử.

LúcđóTâyMônKhánhquảđangngồiuốngrượutại tửlầunàyvớimộttênthưlạitronghuyệnlàLýNgoạiTruyện.Tênàycựcthamlam,lạilàtaychânđắclựccủaTrihuyện.Phàmcóvụkiệntụngnào,hắnđềutìmcáchănđượccủacảđôibên.Chuyệngìởngoàihắncũngbiết,dođócácbạnđồngsựtronghuyệnmớiđặtchocáihỗndanhlàLýNgoạiTruyện.Nguyênhômđó,saukhiTrihuyệntrảlạiđơnchoVõTòngthìLýNgoạiTruyệnvộibachânbốncẳngtớibáochoTâyMônKhánhbiết.TâyMônKhánhbèntạƠnnămlạngbạcrồimờiratửu lầu uống rượu. Đang lúc chuyện trò cao hứng, chợt TâyMônKhánhnhìnquacửasổtửulầuthấyVõTòngmặtđằngđằngsátkhí,đangchạytới,thìbiếtlànguyhiểmđãtới,nhưngmuốnxuốnglầumàchạycũngkhôngkịp,bènvộithayáorồinấpvàophòngtrong.

VõTòngchạyxồngxộclênlầu,chặnmộttửubảolạimàhỏi:

-ThằngTâyMônKhánhđangởđâyphảikhông?

Tửubảothậttìnhđáp:

- TâyMônĐại quan nhân đang uống rượu vớimột người quen ởphòngbên.

VõTòngquaysangđạpcửamàvàothìkhôngthấyTâyMônKhánhđâumàchỉcómộtngườiđangngồiuốngrượu,quaymặtvàotrong,VõTònglạigần,nhậnraLýNgoạiTruyệnthìbiếtlàchínhtênnàyđãtớibáotinchoTâyMônKhánh,bấtgìáclửagiậnbừngbừngchỉvàomặthắnmàmắng:

-Thằngkia,màygiấutênTâyMônKhánhởđâu,maunóirakhôngthìnátxươngbâygiờ.

LýNgoạiTruyệnbủnrủncảchântay,khôngnóiđượctiếngnào.VõTòngthấyLýNgoạiTruyện im lặngthìnhư lửađổvàodầu,bèncochânđạpcáibàn,bátđĩa rơivỡ loảnxoảng.LýNgoạiTruyệnđịnhchạynhưngVõTòngđãtúmlạiđượcmàbảo:

-Thằngchóchếtnày,tahỏisaokhôngnói,địnhchạyđiđâuvậy?Đểtacoimàycóchịunóikhông.

DứtlờigiángmộttráithôisơngiữamặtLýNgoạiTruyệnTênnàybậtngửarasauômmặtkêulên:

-Ôigiờiơi,đauquá,xinđểtôinói.TâyMônKhánhmớithayáorồitrốnvàophíatrongkiakìa.Tôikhôngdínhdánggìvàochuyệnnày,xinĐôđầuthachotôi,đểtôivề.

VõTòngbảo:

- Mày muốn về để ta cho mày về. Nói xong nhấc bổng Lý NgoạiTruyện lên, ném qua cửa sổ tửu lầu. Lý Ngoại Truyện rơi thẳngxuốngmặt đường.VõTòng xông vào phòng trong của tửu lầu tìmTâyMônKhánhnhưngtronglúcVõTòngđánhLýNgoạiTruyệnthìTâyMôKhánhđã theocửasổphíasau,chuyềnxuốngmáinhàkếcậnmàtrốnmất.VõTòngtìmkiếmmộthồikhôngthấythìcholàLýNgoại Truyện nói láo, bèn hùng hổ chạy xuống lầu, thấy Lý Ngoại

Truyệnđangrênlangắcngoảigiữađường,bènsẵncơgiận,đạpchomộtđạp,LýNgoạiTruyệnchếtngay.Cóngườibảo:

-LýgianhânđâyquảkhônglàmgìđắctộivớiĐôđầucảsaoĐôđầulạiđánhchết?VõTòngđáp:

-TôiđangtìmTâyMônKhánhthìtênnàychọcgiậntôi,chechởchothằngTâyMônKhánh, chúngnó làmộtbọnvớinhau, khôngđánhchếtthìđểlàmgì.

Mọingườidầndầnphântán.TrongkhiđócảhuyệnThanhHànáođộng,dângianbàntánkhôngngớt,ngườithìnóilàTâyMônKhánhtrốnđược,kẻlạibảolàTâyMônKhánhđãbịVõTòngđánhchết...

Hồi11

THƯƠNGKIẾPTÙĐÀY

Saucuộcnáoloạnđảthươngtrímạng,VõTòngbịbắtvềhuyện.

TrongkhiđóTâyMônKhánh từmộtnócnhà tụt xuống.Đó lànhàcủaHồlão.Ahoàntrongnhàthấycóngườitừtrênmánhàtụtxuốngthì kêuầm lên là có trộm.Hồ lãohốthoảngchạyvàonhận raTâyMônKhánhthìnói:

-Đạiquannhânđấyư?NgoàikiaVõTòngtìmkiếmĐạiquannhânkhôngđượcnêntứcgiậnđánhchếtngười,rồibịgiảilênhuyệnrồi?phennàychắc làkhông tránhkhỏi tửhình.BâygiờĐạiquannhânbìnhanvôsự,đãcóthểtrởvềnhàđượcrồi.TâyMônKhánhnghevậymừng Iắm,cảm tạHồ lãomàvề.Tớinhà, kể lạiđầuđuôi choKimLiênnghe,haingườinóichuyệnVõTòngvôcớgiếtngười,khótránhtửtội,thìvỗtaymàcườivìtinrằngnhưvậylàtừnaykhỏilo.KimLiên lại khuyênTâyMônKhánhnênđút tiềnchoTri huyệnđểbuộc tội Võ Tòng gắt gao. TâyMônKhánh khen phải, bèn gọi LaiVượngvào,saiđẹmnămmươilạngbạcchoTrihuyệnvàmộtsốbạckhácđểchiachođámthưlại,yêucầukhéptộiVõTòngthậtnặng.Trihuyệnhoanhỉnhậnbạc.

HômsauTrihuyệnđăngđường,chogiảiVõTòngra,lạiđòiđủcácnhânchứngcómặttạitửulầuhômquatới.VõTòngbịtrói,quỳtrướcánthư.Trihuyệnđậpbàntácsắcmắng:

-VõTòngkia,ngươiđãlàmđơnvuoanngườikhác,tathểtìnhlàmngơkhuyênngươinênthôiđi,vậymàngươikhôngbiếtđiều,lạicòndámcoithườngluậtphápmàvôcớgiếtngười,nhưvậylàmsao?

VõTòngthưa:

-TâyMônKhánhgiếtanh tôi tức làcó thùvới tôi, tôi tới tìmnóđểđánh,nhưngtênLýNgoạiTruyệnlạigiấuTâyMônKhánh,tôihỏi,nókhôngchịunóinênnổigiậnđánhnóvàicáiđểbắtnóphảichỉchỗTâyMônKhánhẩnnúp,khôngngờ lỡ taykhiếnhọLýuổngmạng.Tôi xin nhận tội ngộ sát, nhưng cũng xin tướng côngbắt TâyMôn

Khánhtrịtộiđểanhtôiđượcngậmcười.Trihuyệnquát:

-Ngươiđừngcóănnóihồđồ.NgươihálạikhôngbiếthọLýlàchứcviệctronghuyệnhaysao?

Nhưvậylàcốsátchứđâuphảingộsát?Bâyđâu,đánhnóvềtộinóiláochota.Đámdịchlệdạran,sấntớidùngbànvảđánhvàomặtVõTònghaichụccái.Bịđánhxong,VõTòngnói:

-Tôichẳnggìcũngcócônglaovớitướngcông,saotướngcônglạinỡgiahìnhnhưvậy?

TrihuyệnhơigiậtmìnhvìvừamớinhờVõTòngchởvàngbạcchâubáuvềĐôngKinh,nhưngvộimắngátđi.

- Có công thì thưởng, có tội thì phạt, ngươi chính tay đánh chếtngười,bâygiờlạicòngiàmồmhaysao?

NóixongsaiđánhVõTòngnămmươitrượng,rồisaigiavàongục.Đámthưlại tuycócảmtìnhvớiVõTòng,vẫnthườngcảmphụctàiđứcVõTòng,nhưngtấtcảđềuđãnhậntiềncủaTâyMônKhánhnênchẳngainóiđượclờinàobênvựcchoVõTòng.

Mấyhômsau,Tri huyệnThanhHàchogiảiVõTòng tớiphủĐôngBình, kèm theo tội trạng cùng tờ khám nghiệm tử thi Lý NgoạiTruyện.TờkhámnghiệmnóirằngVõTòngsayrượurồiđanggiậnvìtìmTâyMônKhánhkhôngđược,LýNgoạiTruyệnbiếtchỗtrốncủaTâyMônKhánhmà không chịu nói nên Võ Tòng nổi giận quá tayđánhchết.

VõTòngđượcgiải lênphủ.ViênPhủdoãnphủĐôngBìnhhọTrầntênVănChiêu,ngườiHànam làmộtvịquancực thanh liêm.TrầnPhủdoãnliềnđăngđường,xemvănthưtừhuyệnThanhHàgửitớirồichogiảiVõTòngvào.

Vănthưviếtnhưsau:

"TrihuyệnThanhHà,thuộcphủĐôngBình,trìnhvềvụánmạngtạihuyện. Phạm nhân là Võ Tòng, hai mươi tám tuổi người huyệnDương Cốc, có vũ lực, giữ chức Đô đầu trong huyện. Sau khi thi

hànhcốngvụtrởvề,thấyanhruộtđãchết,chịdâulấychồngkhácthìnổigiận, rồinghe lờingườingoàiđường,dựngchuyệnvuoanchongườikhác.Hômđó,VõTòngtớiuốngrượutạitửulầucủaVươngLoanởđườngSưTử,uốngsaymàkhôngcótiềntrả,bèntớimượntiềncủaLýNgoạiTruyệncũngđanguốngrượutrongđó.

HọLýkhôngchomượn.TòngbènhànhhunghọLý,đả thương trímạng.Cóđầyđủnhânchứngmàlờicungxinđínhkèmđây.Vậynaykính chuyển can phạm tới, xin phúc thẩm và đề nghị cho đi đầy.ThángtámnămChínhHòathứbaTrihuyệnThanhHà:

LýĐạtThiên".

Phủdoãnđọcxong,hỏiVõTòng:

-TạisaongươilạiđánhchếttênLýNgoạiTruyện?

VõTòngrậpđầurồithưa:

-Tướngcôngôi,tôiquảlàoanlắm,nếutướngcôngcómuốnnghesựthậtthìtôimớidámthưa.

Phủdoãnôntồn:

-Đượcrồi,ngươicứnóiđi.

VõTòngbènthuậtlạiđầuđuôivềcáichếtcủaanhmìnhrồinóithêm:

-Tôichẳngquanónglòngbáothùchoanhmàmangtộingộsát.CònTâyMônKhánhnhiềutiềnỷthế,muachuộchuyệnquanvucáochotôi.Thântôichếtđicũngchẳngtiếcgì,chỉthươngchoanhtôikhôngđượcngậmcườimàthôi.Phủdoãnnghexonggậtđầubảo:

-Thôi,ngươikhôngphảinóinhiều,tađãhiểuhếtcảrồi.

Nóixonggọiviêntylại,loviệcápgiảiVõTòng,vàosảnhđườngmàmắng:

-Trihuyệncủangươikhôngđánglàmquan,dámđemluậtphápramàbuônbán.Đoạnsaidịchlệđánhhaichụcbànvả.Sauđóchogọi

cácnhânchứngvàothẩmvấnlại,rồitựtaysửalạibảncáotrạng,lạiquaysangbảođámnhalạirằng:

-Ngườinàyvìanhmàbáothù,nhưvậycũnglàcónghĩakhí.Nónglòngbáothùanhmàngộsátthìkhôngthểnàoghépvàotộisátnhân.Bènbảolấycáigôngnhẹ,thaythếchocáigôngdànhchokẻtửtộimàVõTòngđangphảiđeotrêncổ,rồisaigiamlại.ĐồngthờilạilàmvănthưgửivềhuyệnThanhHà,bắtphảigiảiTâyMônKhánh,Phanthị,VươngbàvàHàCửutớiđểđốichứng.

VõTòngtuybịgiam,nhưngtrongphủaicũngbiếtchànglàdũngsĩđảhổCảnhDương,nhalạitrongphủlạiphụcchànglàngườinghĩakhínênthườngđemrượuthịtvàomờiăn.

TrongkhiđótạihuyệnThanhHà,TâyMônKhánhđượctinthìlosợlắm.PhủdoãnphủĐôngBìnhlàngườithanhliêmkhôngthểđútlót.TâyMônKhánhvộisaigianhânthântínlàLaiVượngngàyđêmđemthưtớikinhchoDươngĐềđốcnhờchechở.DươngĐềđốcliềnnhờcậyTháisưhọTháitrongNộicác,TháisưlạilàquanthầycủaLýtrihuyện, nên vội viếtmột bứcmật thư sai hỏa tốcđem tới choTrầnPhủdoãn,khuyênđừngđòiTâyMônKhánhtớihầu,vàcũngđừngnhắc tớihànhđộngcủaLýTrihuyện.TrầnPhủdoãn, trướcvốn làchứcTưchínhtrongĐạiLýTự,saumớithăngPhủdoãnphủĐôngBình,lạicũnglàmônsinhcủaTháiTháisư,dođómiễntộichếtchoVõTòng,nhưngthíchchữvàomặt,đánhchobốnmươitrượng,rồiđàylàmlínhthúởmộtnơixahaingàndặm,nghĩlàlàmtheođúnglờidặn trong thưcủaTháiTháisư.TrầnPhudoãn thânvàonhàgiamgiảithíchchoVõTònghiểuđólàhìnhphạtđượcấnđịnhdoTháisưtrong triều, rồi sai người áp giả Võ Tòng tớiMạnhChâu thọ phạt.Nhờ lòng khoan hồng của Trần Phủ doãn, Võ Tòng được trở vềhuyênThanhHà lo thuxếpmọiviệc.VõTòngđượcđưavềhuyện,gom góp tiền bạc, bán ít đồ đạc của cải, một phần đưa cho mấyngườigiảiápmìnhđểlàmlộphí,mộtmặtđưachomộtngườihàngxómcủaVõĐại lúc trước làĐàoNhị lang,nhờnuôinấngNghênhNhị,hẹnrằngkhiđượcânxásẽtạƠn.MộtsốhàngxómkhácthấyVõTònglàngườinghĩakhígặplúctaiương,cũngrủnhauđemtiềnbạctớigiúp.VõTòngchuẩnbịhànhlýxongthìtheomấynhânviênápgiải rờihuyệnThanhHàmàđị..TâyMônKhánhsaingười theodõi,đượctinVõTòngđã lênđườngtớiMạnhChâuđể thọphạt thìnhẹhẳnngười, liềngọigianhân,saiquétdọnngôiPhùDungđìnhtronghoaviên,dọntiệclớn,gọibancavũ,rồichomờivợcảvàbốn

vợbétớiuốngrượuchungvui.Cảmộtkhuhoaviênrựcrỡnáonhiệthẳnlên,ahoànđầytớqualạirộnrịp,tiếngđànsáovanglừng.TâyMôKhánhcùngNguyệtnươngngồitrên,bốnngườivợbéphânngôithứmàngồibêndưới.MớibắtđầunhậptiệcthìĐạiAndẫnhaigianhâncủanhàhọHoa,mộtnammộtnữ,manghaicáiquảtới.ĐạiAnthưa:

-BênHoanhịnươngsaiđemquàbiếutới.HaigianhânnhàhọHoabướctớicúilạyrồithưa:

-Nươnggiachúng tôisaiđembánhvàhoa tớikínhbiếuTâyMônĐạinương.

Nóixongđưahaicáiquảlên,ĐạiAnmởra,mộtquảđựngđầybánhquý,mộtquảđựngtoànloạihoaNgọctrâm,dùngđểcàiđầu.Nguyệtnươngvuivẻbảo:

-Qúyhóaquá,chotagửilờiđatạnhịnươngnhé.

ĐoạnsaigianhânđemđồănmờihaigianhânnhàhọHoa,rồichotêngianhâníttiền,chođứaahoànmộtcáikhăn,đoạnhỏi:

-Ngươitêngìnhỉ?

Đứaahoànthưa:

-Dạthưa.TôitênTúXuân,cònanhnàylàNgôThiênPhúc.NguyệtnươngtươicườichohaigianhânhọHoavề,rồinóvớichồng:

-Hoanhịnươngtốtthật,luônluônchogianhânđembiếucáinàycáikia,màmìnhthìchẳngbaogiờbiếulạingườitacáigìcả.

TâyMônKhánhbảo:

- Hoa nhị nương tốt thì tốt thật, nhưng nàng không biết Hoa nhịnương trướcchỉ là thiếpcủamộtngười tên làLươngTrungThưởphủĐạiDanh,mãisaunàymớiđượcHoanhịcacướivề,cũngmớichừng hơn hai năm nay chứ bao nhiêu. Hoa nhị ca lấy Hoa nhịnươngcũngchỉvìtiềnmàthôi.

Nguyệtnươngbảo:

-Ngườitalàgìmìnhkhôngcầnbiết,ngườitatốtvớimìnhthìmìnhtốt lại thôi.Khônglođáplễngườitamàđãkểxấunhưvậycoisaođược?

TâyMônKhánhnóiđúng.NguyênlúctrướcHoanhịnươnglàthiếpcủaLươngTrungThưởphủĐạiDanh.LươngTrungThưlạilàconrểcủaTháiTháisư.VợcủaTrungThưrấtghen tuông, thườngsaiđánhchếtcáctỳthiếprồisaichôntrongvườn.ĐêmNguyêntiêunămChínhHòa thứba,bọncườngđạoởLươngSơnkéo tớiđánhpháphủĐạiDanh.LúcđóTrungThưđangcùngvợngồiuốngrượu tạiThúyVânLâutrongvườnnghetinLýQùyđãxôngvàogiếthếtgiàtrẻlớnbétrongnhàliềnbỏtrốn.Thừalúclộnxộn,HoanhịnươngđãômđượcnhiềuchâubáuvàngbạcchạytớiĐôngKinh.LúcđóHoatháigiámđượcthănglàmTrấnthủQuảngNam,thấycháulàHoaTửHưchưacógiađình,mớinhờmaimốttới,xincướiHoanhịnươngvềlàmchínhthất.SauđóHoaTháigiámđemtheocảhaivợchồngtớiQuảngNam.ChừngnửanămsauthìHoaTháigiámbịbệnhmàcáoquan.HoaTửHưđemvợ vềhuyệnThanhHamàở.Đến khiHoaTháigiámchết thìphần lớngiasảnvề tayHoaTửHư.TừđóHoaTửHưquenbiếtvớiTâyMônKhánhrồikếtnghĩaanhem.ĐámbạnbènhưỨngBáTước,TạHyĐạ thấyHoaTửHư làdòngdõiquanquyềntrongtriều, lạixài tiềnnhưnước,nênbutheolợidụng.HoaTửHưthườngcùngbọnđáănởtạicácxómyênhoa,vùimìnhtrong tửusắc.NhiềukhihọHoađichơibốnnămngàymớivềnhàmộtlần.

Trởlạibữatiệclinhđìnhtạihoaviên,saukhivuivẻvớithêthiếp,thìvềphòngKimLiênmànghỉ.

Tớiphòng,TâyMônKhánhbảo:

-Hoanhịcacóhaiđứaahoànthậtlàxinhđẹp,đứahồinãylàmột,cònmộtđứanữa,vậymàtạisaoHoanhịcakhôngthunạplấymộtđứalàmthiếpchođỡbuồn.

KimLiênlườmTâyMônKhánhmàbảo:

-Thôiđi,chàngcómuốnthunạpchúngnólàmthiếpthìcứnóitoạc

ra,việcgìphảinóixanóigầnnhưvậy?Vảlạichàngnóivậytứclàcũngcoitôinhưđámahoànhaysao?

TâyMônKhánhcười:

-Nàngquảthậthiểutahơnaihết,bảosaotakhôngyêunàngchođược.Nhưngchẳnglẽtalạilấyahoàncủangườikháclàmthiếphaysao?ConXuânMaiđâymàchẳngđẹpà.

KimLiênbiết làTâyMônKhánhđãđểýXuânMai, từđótỏrayêuquýXuânMaihơn trước, chỉ sai rót nước,dọngiườngmà thôi, lạithườngchoở luôn trongphòngvớimình,chomặcquầnáođẹpvàgiúpnó trangđiểm lộng lẫy.XuânMai lại thôngminhkhéo léo,giỏiứng đối, khác hẳn với ThuCúc ngu độn vụng về. TâyMônKhánhthấy Kim Liên chiềumình thì hài lòng lắm, thường lén vui vầy vớiXuânMaingaytạiphòngcủaKimLiên,nhưngcũngtừđócàngthêmyêuquýKimLiên...

Hồi12

SÓNGGIÓTRONGNHÀ

KimLiênđượcTâyMônKhánhyêuquýthìsinhkiêucăng,khôngnểnangai,muốnlàmgìlàlàm,nhưnglạicótínhđanghivàghétnhữngngườithiếpkhác,nhấtlàTônTuyếtNga.

Mộthôm,gặpchuyệntráiý,mắngXuânMaimấycâuXuânMaituykhôngbuồngiậngì,nhưngcũngtạmlánhrasauvườnmàngồi.TônTuyếtNgađingangnóiđùa:

-Tươngtưchàngnàovậy,cóphảitươngtưgiagiakhông?Nếuvậythìtớichỗkhácmàtươngtưchứsaolạingồiđây?

XuânMainghĩ làTuyếtNgabiếtchuyệnTâyMônKhánhđểýmìnhnênghentức,bènvùngvằngnói:

-Tôilàmgìkệtôi,tôingồiđâukệtôi.TuyếtNgathấyXuânMaiănnóikhónghethìlặnglẽbỏđi.

XuânMailiềntrởvàonhànóivớiKimLiên.

-Tứnươngnóilànươngtửxúigiagiathâunạptôiđểlàmbècánhcho nương tử. Kim Liên giận lắm nhưng không nói gì, nhân trongngườimệtmỏi,bènnằmngủ.Látsaungủdậy,mangđồkhâurangôiđìnhtronghoaviênmàkhâu.

ĐangkhâuthìMạnhNgọcLâutớicườihỏi:

-Saothưthưcoicóvẻsầumuộnvậy?

KimLiênđáp:

Hômnạykhônghiểusaotrongngườithấymệtmỏi.

Đoạnhỏi:

-Thưthưtừđâutớiđâyvậy?

NgọcLâuđáp:

-Thìcũngđi loanhquanh thămcácchịem, tôivừaởđằngTứ thưthưlại.KimLiênhỏi:

-Tứthưthưcónóigìkhông?

NgọcLâuđáp:

-Chẳngnóigìcả.

KimLiên rủNgọcLâu trởvềphòngmìnhđánhcờ.Haingườiđangđánhcờthìgianhânvàobáo.

-Giagiatới.

Haingườivộidẹpbàncờ,đứngdậyđóntiếp.TâyMônKhánhbướcvào, thấyKimLiênvàNgọcLâuđềuthậpphầnxinhđẹp,haingườiđứngcạnhnhaumàkhônglấnátnhau,tráilạimỗingườicómộtvẻđẹpriêng,bènđứngsữngtronggiâylátmàngắm,rồicườibảo:

-Thậtchẳngkhácgìhainàngtiên.

KimLiênbảo:

-Chúngtôiđâuphảilàtiên,trongnhànàyđãcótiênrồi.

Ngọc Lâu biết Kim Liên có chuyện bực mình tức trong lòng, bênbướcracửađịnhvềphòngmình,nhưngTâyMônKhánhđãnắmlạibảo:

-Nàngđịnhđiđâuvậy?Tavàođây,nànglạibỏđilàthếnào?Tahỏithậttronglúctavắngnhà,hainànglàmgìởđây?

KimLiênnói:

-Chàngvắngnhàthìhaichúngtangồiđánhcờchođỡbuồnchứcólàmgiặc trongnhànàyđâumàphải trahỏi.Masaochàngvềsớmvậy?

TâyMônKhánhđáp:

-Ồnàođôngđúcquá,takhôngchịunổinênvềtrước.

Nguyên hôm đó vợ chồng TâyMôn Khánh phải dự đám tang củangườiquen.KimLiênlạihỏi:

-CònĐạinươngsaochưavề?

TâyMônKhánhđáp:

-Đikiệuvềsau,tacũngcóđểgianhânvàahoàntheohầurồi.Nóixongnhìnvàobàncờrồibảo:

-Haingườiởnhàcờbạcchứgì?

KimLiênnói:

-Đánhcờlàđấutrígiảibuồn,saolạibảolàcờbạcđược?

TâyMônKhánhbảo:

-Bâygiờtađánhcờvớihainàng,aithuathìphảibỏramộtlạng.

KimLiênnói:

-Chúngtôikhôngcótiền.

TâyMônKhánhbảo:

-Khôngcótiềnthìlấytrâm,thoahayđồtrangsứcmàthếcũngđược.

Nóixongbàybàncờra.TâyMônKhánhmộtbên,KimLiênvàNgọcLâumộtbên.TâyMônKhánhđược,KimLiênlấytayxóabàncờrồicườimàbỏchạyvàotrong.TâyMônKhánhđuổitheo,nắmtaycườibảo:

-Bâygiờthuarồibỏchạyphảikhông?

KimLiêncườibảo:

-Tamthưthưcũngthua,saochàngkhôngđòimàlạiđòitôi?

Nóixongcườingặtnghẽo.TâyMônKhánhômlấyKimLiênmàđùagiỡn.BỗngNgọcLâuchạyvàobảo:

-Đạinươngtớikiakìa.

KimLiênvộibuôngTâyMônKhánhra,cùngNgọcLâubướcrachàohỏiNguyệtnương.Nguyệtnươnghỏi:

-Mấyngườivuicườichuyệngìvậy?

NgọcLâuđáp:

-Ngũthưđánhcờvớigiagia,thuamộtlạngbạcnhưngkhôngchịutrả.

Nguyệtnươngchỉcười.Ngồinóichuyệnmột lúc thìNguyệtnươngvàNgọcLâuvềphòng,TâyMônKhánhởlạivớiKimLiênTrongnhà,tuy Nguyệt nương là chính thất, nhưng hay bệnh tật đau yếu nênkhông đích thân quán xuyến việc nhà. Mọi việc thuộc về tiền bạctrongnhàđềudoLýKiềuNhi.TônTuyếtNga thìcaiquản toàn thểgianhânvà lođiềukhiểnviệcbếpnước,cungcấpbữaănchocácphòng.TuyếtNga thườngxuyêncómặt tạinhàbếpđểchỉdẫngianhân.

Tốihômđó,TâyMônKhánhcùngKimLiênuốngvàichénrượurồisaiXuânMaixuốngbảonhàbếpnấunướctắm.KimLiênbảo:

-Chàngđừngsainó,cóngườinói làtôixuichàngthâunạpnólàmthiếpđểvềphevớitôimàmêhoặcchàngđó.Bâygiờcáigìchàngcũngsainótứclàtincẩnnórồi,ngườitalạicàngđượcthểmànóinàykia.

XuânMaivẫnđứngyên.TâyMônKhánhhỏi:

-Ainóivậy?

KimLiênbảo:

-Chàngkhôngphảihỏi làmgì.Cóviệcgì cầnnhờ tớinhàbếp thìđừngcósainó,saiconThuCúclàđượcrồi.

TâyMônKhánhbènsaiThuCúcxuốngnhàbếpnóivớiTuyếtNga,xinchođunnướctắm.ThuCúcđilâuquákhônthấytrởlên,TâyMônKhánhsaiXuânMai:

-Ngươithửxuốngđócoitạisaonóđimấttămmấttíchvậy?

XuânMaicóýkhôngbằng lòng,vùngvằngđixuốngnhàbếp, thấyThuCúcđangởđóthìmắng:

-Conkhốnkia,saomàyđimất tămmất tíchvậy?Saimàyxuốngbảonấunồinướctắmmàmàycũngđểgiagiaphảiđợi, rồi lại làmphiềnđếncảtaophảixuốnggiụcmàynữa.TuyếtNgađangcómặttạinhàbếp,thấyXuânMaiănnókhônggiữgìngiậnlắm,mắngrằng:

-Màymới làconkhốn,cótaoởđâymàmàyănnóinhưvậysao?Màynóivớinóhaymàynóivớitaovậy?Dướinàybaonhiêuviệc,cógìcũngphảichờchứđòithìcóngaysaođược?

XuânMaitứclắm,nói:

-TôinóiconThuCúckiakìa.

ĐoạnquaysangThuCúcnói:

-Màylênnhàrồikhắcbiết.

Nóixonghầmhầmbỏlênnhà.KimLiênthấyXuânMaisắcgiậnhầmhầmthìhỏi:

-Saovậy?

XuânMaiđáp:

-TôixuốngthìthấyThuCúcnóđangđứngchờdướiđó,mớihỏinólàsaochậmtrễvậy.Tứnươngliềnmắngtôinhưtátnước,gọilàđồ

nàyđồkia,lạibảolàgiagiavànươngnươngchỉgiỏiđòinàyđòikiamàthôi,dướiđóbậnnhiềuchuyện,khôngphảicầngìcũngcóngayđược.

KimLiênbảo:

-Đó, tôi đãnói làđừngsai nóxuốngbếp,nhiềuchuyệnbựcmìnhlắm.Ngườitathấynólàđãghétrồimà.Ngườitavẫnbảolàtôivớivẻmêhoặcchàngđó.

TâyMônKhánh nổi giận, bước thẳng xuống bếp, không nó khôngrằnggiơtayđánhTuyếtNgatúibụirồimắng:

-Conácphụ,tasainóxuống,saongươiđặtđiềumắngnó?Ngươithửcoilạixemngươicóhơnnócáigìkhông?

TuyếtNgabịđánhmắng,giậnlắmnhưngkhôngdámnógì.TâyMônKhánhhầmhầmbỏđi.LúcđóTuyếtNgamớinóivớiđámahoàn.

- Đó, các ngươi thấy không ?Mình ở đây biết bao nhiêu việcmàkhôngaibiếtchomìnhcả.ConkhốnXuânMainóỷthếchủ,khôngcoiai ragì.Ngũnươngvớinó tính làmchủcáinhànàyđó.Khôngngờ TâyMôn Khánh đi chưa xa, nghe được bèn qua lại đánh đáTuyếtNgamàmắng:

-Conácphụ,màycònchốinữathôi.Chínhtai tanghemànóixấungười khác.Màymới là người định làm giặc ở nhà này đó.Mắngxonglạiđánh.Chántaymớibỏđi.TuyếtNgabịđánhquáđau,khóclớnlên,kểlểthảmthiết.Nguyệtnươngởnhàtrênngheđược,hỏiahoànTiểuNgọc:

-Dướinhàbếpcóchuyệngìmàồnàovậy?

TiểuNgọcthưa:

-KhôngbiếtgiagiasaiXuânMaixuốngbếpbảolàmchuyệngìđó,nhưngTứnươnglạimắngXuânMai.Giagiangheđược,bènđánhmắng,nênTứnươngkêukhócđó.

Nguyệtnươngbảo:

-Giagiacầngìthìránglàmchomaucóhơnkhông,việcgìlạimắngahoàncủangườitađểsinhchuyệnnhưvậy.

ĐoạnsaiTiểuNgọcxuốngbếpanủiTuyếtNgavàđámgianhânnhàbếp.TuyếtNgatứclắm,theoTiểuNgọclênthuậtlạichuyệnvừarồichoNguyệtnươngnghe.NhưngkhôngngờKimLiêncũngđangtìnhcờtớiđó,thấyTuyếtNgatớitrước,bènđứngngoàicửasổmàrìnhnghe.TuyếtNgathuậtchuyệnxongthìnóithêm:

-Nóđượcgiagiatinyêunênkhôngcoiairagì.Condâmphụđóghêgớm lắm, không chuyện gì là nó không dám làm đâu. Đại nươngkhôngbiếtđấythôi,nóđãdùngthuốcđộc,đầuđộcchồngđểđượcgiagiađemvềđâyđó.Vềđây,nónhìnaicũngbằngnửaconmắt,coiĐạinươngvàchịemchúngtôinhưkhôngcó.Nguyệtnươngbảo:

-Màcũngkhôngainhưdì,ngườitađãsaiahoànxuống,ngườitacầngìthìbảochúngnólàmngayđicóphảiyênchuyệnkhông.Saolạimắngahoàncủangườitalàmgìchosinhchuyện.TuyếtNgađáp:

-Tôiđâumuốnsinhchuyện,nhưngcáiconahoànđócậythếchủ,hỗnláokhôngchịunổi,làmnhưmắngthẳngvàomặttôivậy.Nólàmnhưnólàchủmàtôilàđầytớvậy.ẤycũnglàNgũnươngđượcyêuquýrồisinhkiêucăng,nênahoàncũngbắtchướcmàthôi.

TiểuNgọctừngoàibướcvàobảo:

-Ngũnươngđangđứngởngoàiđó.

KimLiênnghevậyliềnbướcvàobảoTônTuyếtNga:

- Này giả dụ như tôi lúc trước quả có giết chồng thật, thì sao chịkhôngngăncảngiagia,đểgiagiacướitôivềđâylàmgì?Bâygiờlạibảo là tôimê hoặc gia gia, rồi được gia gia yêu quýmà sinh kiêucăng?

CònXuânMaithìnóđâuphảilàahoàncủatôi,nếuchịkhôngưanóthì để nó trở về hầu hạĐại nương đây, như vậy đỡ sinh chuyện.Phầntôithìxấuxađộcácnhưchịnóiđó,đểgiagiavềđây,tôixingiagialàmchotôitờgiấy,tôiđilàxong,cógìphảinhiềuchuyện.

Nguyệtnươngbảo:

- Tôi không biết chuyện của các dì ra sao, nhưng theo tôi thìmỗingườinênbớtlờiđimộtchútchonhàcửayênvuilàhơn.

TuyếtNganói:

-Đạinươngxemmồmmiệngcủangườitalemlémnhưvậythìainóilạiđược.Mồmmiệngnhưthếchonênngàyđêmỏnthótvớigiagiamànóixấungườikhác.

ĐoạnquaysangKimLiên:

-CứnhưchịnóithìtrừĐạinươngđây,chúngtôiphảiđihếtđểchomộtmìnhchịỞđâyhaysao?

Thế là Tuyết Nga và Kim Liên mỗi người một câu, không ai chịunhườngai.Ngườinàocũngtìmnhữnglờiđộcđịađểhạnhụcngườikia.NguyệtnươngthấyquáồnàobènsaiTiểuNgọcdẫnTuyếtNgavềphòng.KimLiêncũngtứcgiậnvềphòng,nằmragiườngmàkhóc.Khócmộtlúcthìmắtsưnglênđỏmọng,mặthoakhổnão,màyliễuủê.TâyMônKhánhtrởvàothấyvậyliềnhỏi:

-Saovậy?

KimLiênngồidậyòakhócmànói:

-Tôitheochàngvềđâykhôngphảilàhamtiềntàicủachàngmàchỉvìtìnhvìnghĩa,vậymàhômnayngườitakhinhbỉmắngchửitôiđủđiều.Lạinóitôilàngườigiếtchồng,nhưvậytôicònmặtmũinàoởđây,gianhânđàytớtrongnhàcòncoitôiragìnữa.

NóixongnằngnặcđòiTâyMônKhánhlàmgiấythôinhau.TâyMônKhánhnổigiậnđùngđùng,tớingayphòngTuyếtNganắmtóc,lấyroimàđánh.Vừađánhvừachửimắngầmĩ.TuyếtNgakêukhóckhôngthôi. Nguyệt nương thấy vậy phải chạy xuống can. Kim Liên thấyTuyếtNgabịđònthìhàilònglắm...

MộthômHoaTửHưbàytiệc linhđìnhmờiđôngđủbạnbètớidự.

Mọingườiđãđủmặt,nhưngTâyMônKhánhcóviệcbậnchưatới,nênđềuđứngđợi,khôngdámtựtiện.LátsauTâyMônKhánhtớithiHoaTửHưmờiTâyMônKhánhngồichổdanhdựđểchủtọa.TâyMônKhánh từchốimấy lần rồimớingồi xuống.Đámbạnbèphânngôithứmàngồi.Bữatiệckhởiđầutrongồnàovuivẻ.HoaTửHưlạigọihaicanữtớiđànhátmuavui.Saumấytuầnrượu,canữđànhátđượcvàibàithìbướctớitrướcmặtTâyMônKhánhsụplạy,chúccâuvạnphúc.TâyMônKhánhlạigọiĐạiAntớilấytiềnthưởngcho,rồiquaysanghỏiHoaTửHư:

-Chẳnghaythưnhiđâylàaivậy?

HoaTửHưchưakịpđápthìứngBáTướcđãnói:

-Đại quannhânmauquên thậtĐại quannhânquảkhôngnhận rahay sao ? Đây này, người đánh đàn tranh là Ngô Ngân nhi, cònngườiđàntỳbàlàLýQuếThư,congáicủaLýtamma,emcủaLýQuếKhanhđó.CònnhịtẩuởnhàchínhlàcôcủaQuếThư,vậymàđạicakhôngnhậnrathìthôi.

TâyMônKhánhcườibảo:

-Thìravậy.Cũngtạilâukhônggặp,nênkhôngngờlàđẹpravàlớnlênđếnnỗinhậnkhôngra.

Mọingườiđềucười.Látsau,NgânNhivàQuếThưâncầntìnhtứđichuốcrượumộtvòng.TâyMônKhánhhỏi:

-TammavàQuếKhanhhồinàyởnhàlàmgì?Saokhôngthấyđếnnhàtôiđểthămcôcủanàng?

QuếThưđáp:

-Mẹ tôihồinày trôngngườikhôngkhỏe, lại thêmbệnh têchân,điđâucũngphảicóngườiđểvịn.

CònchịtôithìtừnửanămnaycómộtvịkháchởHoàiThượngmờiđiluôn,cókhiđimấyngàykhôngđượcvềnhà.Chonênhồinàytrongnhàneongườiquá,chỉcómìnhtôimàphảilomọichuyện.Tôicũngnhớcôtôilắmnhưngquảlàkhôngcóthờigiờmàtớithămđược.Lúc

nàorảnh,mờiquannhântới tệxávuichơi,nhântiệnchocôtôivềthămmẹtôithìtốtquá.

Tây Môn Khánh thấy Quế Thư thập phần xinh đẹp, ăn nói lại dịudàngthìđểýlắm,bènướmlời:

-Látnữatôivàmộthaingườibạntheonàngvềnhàđượckhông?

QuếThưcười:

-Chỉsợquannhânkhôngthèmđạtchântớitệxámàthôi.TâyMônKhánhbảo:

-Saonànglạinóivậy.

ĐoạncởidâylưngđưachoQuếThưlàmtin.QuếThưđưataynhậnmànói:

-Đatạquannhân,nhưvậythìquýhóaquá.Đểtôinhờngườivềbáochoởnhàbiếttrướcđểcònchuẩnbịtiếprướcquannhân.

TâyMônKhánhnhắclại:

-Látnữatiệccxong,chúngtôisẽtới.

Bữatiệclạitiếptục,đếnlúcchạngvạngtốimớitan.TâyMônKhánhcùngứngBáTướcvàTạHyĐạicưỡingựatheoQuếThưvềnhà.Khi kiệucủaQuếThưvào tới cổng thìQuếKhanhđãchạy rađóntiếpmọingười.

Vàotrongnhà,TâyMônKhánhxinđượcdiệnkiếnLýtamma.QuếKhanhvàotrongdìuLýtammara.LýtammathấyTâyMônKhánhthìchúccâuvạnphúcrồibảo:

-Trờiđấtơi,quannhânđấyư,dượngđấyư?TừhồiHoanhịgianáo loạnđếnnaysaokhôngthấy tớiđây?Khôngngờhômnay lạiquanglâmnhưthếnàythậtquýhóaquá.

TâyMônKhánhcườiđáp:

-Bậnrộnnhiềuchuyệnquánênkhôngtớiđược,lãomađừngphiền.

LýtammalạiquaysangỨngBáTướcvàTạHyĐại:

-Cònnhịvịđâynữa,saolâuquácũngkhôngthấylại:

ỨngBáTướccườiđáp:

-Hồinàyanhemchúngtôicũngkhôngrảnh.NhânhômnayăntiệctạinhàHoaNhịcarồigặpQuếThư,chonênchúngtôimớitheoTâyMônĐạiquannhânđưanàngvề,nhân tiệnvào thăm lãoma luôn.Bâygiờthìrượuđâuđemrachochúngtôiuốngvàichénchứ.

Lát sau tiệc rượu chỉnh tề, ba người ngồi ăn uốngQuế Thư trangđiểmlại,thayxiêmyđẹprồibướcratiếprượu.QuếKhanhcũngcómặt, cùngemcahátmua vui cho khách.Rượungon thịt béo, đànngọt hát hay, tất cả làm cho ba người saymê vui thích. TâyMônKhánhbảoQuếThư:

-Hômnaycóhaibạn tôiđây,chúng tôi thườngnghenóinànggiỏihátnhữngkhúchátmiềnNam,saokhônghát lênmộtvàikhúcchotôivàhaibạntôlđâycùngthưởngthức?

ỨngBáTướcnóithêm:

-HaichúngtôihômnaynhờĐạiquannhânmàđượctớiđây,vậyxinrửataimànghe,nàngđừngtừchối.

TâyMônKhánhdồn tấtcảchúývàoQuếThư.MấymẹconhọLýgiàukinhnghiệm,thấyvậybiết liền.QuếThưthìbiếtrõhơnaihết,nhưngchỉngồicười.QuếKhanhnói:

-EmQuếThưtôiđâynhưquannhânthấy,thậtmuônphầnxinhđẹp,lại có tài, cho nênmuốn nghe nó hát, nhất là hát những khúc hátmiềnNamthìkhôngphảidễđâu.

Mọingườicùngcười.TâyMônKhánhhiểuý,gọiĐạiAnvào,bảolấyranămlạngbạcđểlênbànrồinói:

- Chỗ này chả đáng bao nhiêu, nhưng cũng xin tặng đểQuế Thư

muasonphấn,bữakhácsẽxintặngthêmđểmayquầnáo.

Quế Thư vội đứng dậy tạ Ơn, rồi bảo a hoàn cất đi, sau đó ngồixuốnghát.QuếThứtuycòníttuổi,nhưngnhansắcvàtàinghệquảhơnngười,nàngngồihátdángđiệuphonglưuthanhnhã,cửchỉdịudàngtựnhiên,giọnghátthoảngnhưhơigiótiếngcanhưbayvútlêntận ngàn mây, khiến người ngồi nghe như ngây như dại, có cảmtưởngnhưđangchậpchờn tronggiấcmộng,hay lạc tớichốn thầntiên.

TâyMônKhánhgọiĐạiAnvàobảođemngựavềnhà,nóirằngđêmnaykhôngvề.

Sánghômsau,TâyMônKhánhlạisaiĐạiAnvềnhà,bảoKiềuNhilấynămmươilạngbạcvàmấyxấplụaquýtớitặngQuếThư,LýKiềuNhibiếtlàTâyMônKhánhsaymêcháumìnhthìmừnglắm,lấyngayrađưachoĐạiAnmangđi.TâyMônKhánhlạibỏtiềnratổchứctiệcrượuvuiliềntrongmấyngàyđêm.ỨngBáTướcvàTạHyĐạilạigọithêmTônQuảChủy,Chúc ThậtNiệm và Thường Trĩ Tiết tới,mỗingườigópvàoíttiềnđểgọilàchungvui,nhưngsựthật,lợidụngcómặtcủaTâyMônKhánhđểđượcănchơikhôngtốntiền.

Liềntrongmấyngàyđêm,trongnhàhọLý,tiếngcườinóitiếngđàncavanglênkhôngngớt...

Hồi13

MỘTTRẬNĐÒNGHEN

TâyMônKhánhquá simêQuếThư,ở luôn tại nhà họ Lý cả nửathángkhôngvề.Nguyệtnươngmấy lầnsaigianhânđemngựa tớiđón,nhưngmấymẹconchịemnhàhọLýgiấumũáocủaTâyMônKhánh,khôngchovề.VợlớnvợnhỏtrongnhàTâyMônKhánhđềukhôngmấy lưu tâm, chỉ cóKimLiên ngày đêmbuồn rầu khóc lóc.Chiềunàocũngtrangđiểmthậtđẹp,ănmặclộnglẫy,tựacửangóngchờ,chờđếntốikhôngthấygìmớiquayvàophòng.Nhữngđêmtrờiđẹp,trằntrọckhôngngủđượcthìdạobướcthờthẫntronghoaviên,nhìntrănngắmmâyvàthầmoántráchTâyMônKhánh...

LạinóilúcvềvớiTâyMônKhánh,NgọcLâucóđemthemộttêntiểugianhânkhoảngmườisáumườibảy tuổi, têngọCầmĐồng.CầmĐồng thôngminh lanh lợi,diệnmạokhôingômắtsángmày thanh,đượcTâyMônKhánhyêumến,giaochứcphậnsựcoisóchoaviên.Vìphậnsựđó,CầmĐồngđượcởtạimộtcănphòngngaytronghoaviên Những lúc rảnh rang hoặc đẹp trời, Kim Liên và Ngọc Lâuthườngvàohoaviêndạochơi,hoặcthêuthùa,đánhcờ.CầmĐồngđềuđứnghầurấtcungkính.KimLiênrấtquýCầmĐồng,thườnggọivàonhàchouốngrượuMộthôm,chờmãiTâyMônKhánhkhôngvềnhà,NguyệtnươnggọiĐạiAnmangngựađiđón,KimLiênvộiviếtmấychữđưachoĐạiAnmàdặn:

-NgươiđưachogiagiamấychữnàyrồithưalàNgũnươnmờigiagiavềnhàsớm.

ĐạiAntớinhàhọLýthấyTâyMônKhánhđangcùngbạnbèvuicườiuốngrượu.TâyMônKhánhthấyĐạiAnthìhỏi:

-Ngươitớiđâylàmgì?Ởnhàcóchuyệngìlạkhông?

ĐạiAnthưa:

-Ởnhàkhôngcóchuyệngìcả.

TâyMônKhánhbảo:

-TiềnbạcởtiệmcứbảoPhónhịthúctínhsẵnđi,đợitavềthìchotahay.

ĐạiAnthưa:

-Phónhịthúccũngchuẩnbịsẵncảrồi,chỉđợigiagiavềmàthôi.

TâyMônKhánhlạihỏi:

-XiêmycủaQuếnươngtửđây, tadặnngươi lấy,ngươiđã lấyvềchưa?

ĐạiAncungkínhđáp:

-Thưađãcósẵnsàng.

Nóixong,ĐạiAnlấyramộtbộxiêmybằnglụamàuhồng,đưachoQuế Thư. Quế Thư nhận xiêm y rồi quay sang cảm tạ Tây MônKhánh,đoạnquayvàođặnahoàndọnrượuthịtrakhoảnđãiĐạiAn.ĐạiAnănuốngxong,lạitrởrađứnghầuTâyMônKhánhrồiđợilúcthuậntiệnkềtaichủnóinhỏ:

-Ngũnươngsaitôiđemchogiagiatấmgiấynàyvànhắnlàmờigiagiatrởvềsớm.

Nóixongđưatấmgiấyra.TâyMônKhánhcầmlấy,nhưngQuếThưđãnhìn thấy,nghĩ là thư tìnhcủacônàogửichoTâyMônKhánh,bènnhổmngười tới giậtmảnhgiấy,mở ra rồi đưa choChúcThậtNiệm,bảođọc lênchomọingười cùngnghe.ChúcThậtNiệmđọclênnhưsau:

HoànghôntưởngnhớSángsớmtươngtưNghĩtớingườitìnhluốngngẩnngơMongđợichỉmuốnđượcchếtThươngthaychomìnhMộtđènmộtbóngnămcanhNgủthiếpđiRồibànghoàngthứcgiấcNhìnxemtrăngchiếuquamànhGiậnthaychokẻbạctìnhLònglangdạđáĐểtalạnhlẽomộtmìnhbaođêm.

Chúc Thật Niệm đọc xong thì Quế Thư vùng vằng bỏ vào phòngtrongnằmngủ.TâyMônKhánhthấyQuếThưbuồnthậtthìvộigiựt

lấy tờgiấyđốtđi.ỨngBáTước thì vộibướcvàomờiQuếThư ranhưngQuếThưkhôngchịura.TâyMônKhánhloquá,đíchthânvàotrongdắtnàngra,rồibảoĐạiAn:

-Ngườivềđi,conácphụđódámphácuộcvuicủata,đểtavềsẽđánhchonómộttrận.

ĐạiAnchỉ líuríu lui ra.TâyMônKhánhbảoQuếThưTấmgiấyđókhôngphảicủaaiđâu,màlàcủangườithiếpthứnămcủatôiởnhà,saithằngĐạiAnđemtớiđểgọitôivềđó,nàngđừngbuồngiận.

ChúcThậtNiệmnóiđùa:

-Nàngđừngtin,đólàthưcủaPhanthị,đẹplắm,làmộtcanữởnơikhácđấy,nàngđừngđểchocacatôiđi.

TâyMônKhánhcườiđứngdậylàmbộđịnhđánhThậtNiệmrồibảo:

-Đừngcóănnóihồđồ,bàyđặtchuyệnláo,ngườitađangkhổmuốnchếtmàcòntrêuchọcnữa.

LýQuếKhanhnóikhích:

-Nếuquảởnhàgọivềthìnênvề làhơn,cònquyếnluyếnnơinàylàmgìchothêmphiềnra.

ỨngBáTướccườibảo:

- Thôi, không có lôi thôi gì nữa, đừng làmmất vui, ai mà còn nóichuyệnđóthìphạthailạngbạcđểlấytiềnmuarượumọingườicùnguống.

TâyMônKhánhxíchlạigầnQuếThưcườibảo:

-Bâygiờnàngchochúngtathưởngthứctràngoncủanàngđi.

QuếThưphụngphịuđứngdậyphatràcúc,mangtớimờmọingười.ỨngBáTướccườibảo:

-Hômnayđượcthưởngthứctràquý,tôinhớđượcmộtbàicanhan

đềlà"Triềuthiêntử",hátlêntronglúcthưởngtràthìtuyệt.

Bènhátlênnhưsau:

Mấycánhtrànon.

Nhờgióxuânmàsinhtrưởng.

Khôngchịuđểchoaihái.

Cànglớn,nhansắcmỹmiều.

Cànglớn,phẩmcáchthanhtao.

Khônglờinàonóihết.

Khôngbútnàotảxiết.

Khisaytơtưởngkhôngrời.

Lúctỉnhnhớnhungthathiết.

Ấylàvẻđẹpthiênkim.

TạHyĐạicườibảo:

-Ứngnhị cacósángkiếnhayđấy,bâygiờaibiếthát thìhát,biếtngâmthơthìngâmthơ,khôngbiếtgì thìkểmộtcâuchuyệnvuiđểQuếnươngđâyhếtbuồn.Mọingườiđềuđồngý,rồigiụcTạHyĐạiphảikểchuyệvuitrước.HyĐạikể:

-Cómộtbàlãotínhtìnhkeokiệt,thuêmộtngườilàmthợtrongnhà,xongviệctrảtiềnrấtkeokiệt.

Anhthợtứclắm,đếnđêmrasaunhà,chặnconlạchnhỏchonướcchảyvàongậplụtnhàbàlão.Sánghômsau,bàlãodọnrượuthịtramờingườithợăn,lạiđưamộtíttiềnrồinhờlàmsaochonướcrútđi.Anhthợănuốngnosay,nhậntiềnrồivòngrasautháonước.Chốclátnướcrúthết.Bàlãohỏi:

"Nhàtôiđâykhônghiểusaolạibịnhưvậy".Ngườithợđáp:

"Nócũngmắccáibệnhnhưbà,nghĩalàcótiềnthìchảyđimàkhôngtiềnthìkhôngchịuchảy".

QuếThưnghexonggiậnlắm,biếtlàTạHyĐạiámchỉmìnhhamtiềncủaTâyMônKhánh,nhưngtươicườinói:

-Tôicũngcómộtchuyệnvui,xinkểhầuliệtvị.Chuyệnnhưthếnày.Cómộtvịchânnhân,mộthômmởtiệcđãikhách,bèngọiconhổtới,saiđimờikhách.Hổtớinhàngườikháchnàothìănthịt luônngườikháchđó.Látsautrởlại,vịchânnhânhỏi:

"Tasaingươiđimờikhách,saogiờnàymàvẫnchưathấyaitớicả".Conhổđáp:

"Từxưa tớinay tôiđâubiếtmờiai, tôi chỉbiếtăn thịtngười tamàthôi".

Khinóitớicâucuốicùng,QuếThưcốýdằnmạnhvàotiến"mời"vàtiếng"ăn",đểámchỉbọnTạHyĐạichỉbiếtchạytheoănbámTâyMônKhánhchứchẳngbaogiờmờiTâyMônKhánhđượcmộtlần.

QuếThưkểxong,đámỨngBáTước,TạHyĐạđềuhổthẹn.ỨngBáTướcbảo:

-Người tabảoanhemmìnhchỉbiếtănmàkhôngbiếtmờivậy tạisao chúngmình khôngmỗi ngườimột ít, chung tiềnđãđại cađâymộtbữachokhỏimangtiếng?

Nóixong, rútchiếc trâmcàiđầubằngbạc, liệng rabàn.TaHyĐạitháo chiếc nhẫn nặng chín phân rưỡi ra. Rồi người thì cởi áo cởikhăn,kẻthìcóvậtgìđángtiềncũngđemrađónggóp,riêngThườngTrĩTiếttrongngườikhôngcógìđánggiábènhỏimượntiềnTâyMônKhánh,sauđóđưatấtcảchoQuếKhanhbảocầmbánđilấytiềnlàmtiệc đãi TâyMônKhánh vàQuếThư.QuếKhanh gọi gia nhân saiđembánmấythứđólấytiềnmuarượuthịtlàmtiệc.Látsautiệcbàyra,mọingườivuivẻănuống.BọnỨngBáTướcănnhưsấmchớp,chỉmộtthoángsạchbàntiệcđãsạchtrơn.QuếThưvàQuếKhanhmớiuốngđượcvàihợprượu,gắpđượcmấymiếngthịtthìtrênbàn

đãkhôngcòngìnữa.BọnỨngBáTướcngượngquá, lạibảonhauxemtrênngườicòngìđángtiềnthìlộtrađểđónggóplàmtiệcnữa.ThườngTrĩTiếtlạivaythêmtiềnTâyMônKhánhđểđónggóp.Mọingườilạitiếptụcvuisay.

NóivềĐạiAn,vềtớiphòngcủaNguyệtnươngthìthấycócảNgọcLâuvàKimLiên.Bangườiđangngồinóichuyện.BangườithấyĐạiAnvềthìcùnghỏi:

-Ngươicóđónđượcgiagiavềkhông?

ĐạiAnmếumáođáp:

-Đãkhôngđónđượcmàcònbịgiagiađánhmắngchửibớinữa.Giagiacònnóirằng,aisaingườitớiđónnữathìlúcvềsẽbiếttay.

Nguyệtnươngbảo:

-Khôngvềthìthôi,tạisaolạichửimắnggianhân,đedọathêthiếp.

NgọcLâubảo:

-ĐạinươngsainóđithìgiagiatráchĐạinươngthôi,tạsaolạimắngcảchúngtôinữa.

KimLiênbảo:

-Tôicònlạgìmấyconkỹnữởchốnyênhoa,chúngnótàilắmtiềnlắm,tiềnbạcmàđổvàomấyxómyênhoađóthìbaonhiêuchođủ.KimLiênđangnóithìLýKiềuNhithấyĐạiAnvề,liềntớiđứngngoàicửa sổ nghe ngóng, nên cũng nghe được lời nói vừa rồi của KimLiên.TừđóKiềuNhithùghétKimLiênlắm.TốihômđóKimLiênvềphòng,thấythờigiờbuồntẻ,mộtkhắctrôiquanhưmấymùathu.Látsaubảohaiđứaahoànđingủ, rồibước rahoaviêndạochơi, tìmCầmĐồng trò chuyện tới gần khuya, Kim Liên gọiCầmĐồng vàophòngmình,giởmọimánhkhóequyếnrũ.CầmĐồngmớiđầucònsợ,sauthấykhôngdằnlòngđược,bèncùngKimLiênânái.

Từđó,đêmnàoKimLiêncũngchờchohaiahoànđingủlàgọiCầmĐồngvàophòngvuithú.TớilúcgầnsángthìgiụcCầmĐồngra.Kim

LiênsaymêCầmĐồng,cógìcũngcho,kểcảtiềnvàvậtdụng.Têngianhânnàykhôngbiết thânphận,đượcLiênyêuquýnêncótiền,thườngrủcácgianhânkhácraphốuốngrượu,tronglúcsay,hayvôtìnhnóiranhiềucâulộliễu.DầndầnchuyệnlọttớitaiTuyếtNgavàKiềuNhi.HaingườibènđemchuyệnnóivớiNguyệtnương.Nguyệtnươngnhấtđịnhkhôngtin,nghĩrằngTuyếtNgavàKiềuNhithùghétKimLiênbịachuyện.ChỉcóNgọcLâulàtinnhưnglạikhôngdámnóira.

Mộtđêm,KimLiênsơý,vuithúvớiCầmĐồngtrongphòngmàquênđóng cửanhưmọi lần.ThuCúc tình cờđi ngang thấyđược.HômsauThuCúcthuậtlạivớiTiểuNgọc.TiểuNgọckểlạichoTuyếtNga.

TuyếtNgakểlạivớiKiềuNhi,rồihaingườinóivớiNguyệtnương,rồinóithêm:

-ĐóchínhlàmiệngThuCúcnóira,khôngphảichúngtôithùoánmàđặtđiềuchoNgũnương.

NếuĐạinươngkhôngnghe,chúngtôisẽnóilạivớigiagia.

HômđólàngàyhaimươihaithángBảy,TâyMônKhánhhiệncómặttạinhàvìđó làngàysinhnhậtcủaTâyMônKhánh.Nguyệtnươngbảo:

-Tôiđãnóilàkhôngthểcóchuyệnđó.Bâygiờgiagiađangcónhàđó,hômnaylàngàysinhnhậtcủagiagia.Haingườikhôngnghetôithìcứviệcnóiđểgiagia làmcho tannhànátcửa ra, lúcđó thì tôikhônghơinàodànxếpđâu.

Haingườivềphòng,chờTâyMônKhánhvào,liềnhợpnhaumànóirõđầuđuôivụKimLiênthônggianvớitêngianhânCầmĐồng.TâyMônKhánhnghexonglửagiậnbừngbừngbướcraphòngkhách,saigia nhângọiCầmĐồng tới.CầmĐồnghoảng sợ tới báo choKimLiênbiết,KimLiêncũnghếthồn,căndặnCầmĐồnglàdùchocóthếnàocũngkhôngđượcnói ra.Mấychiếc trâmcàiđầumàKimLiênchoCầmĐồngcũngđượclấylạihết,nhưngcònquênchiếcthắtlưngđangmang trên người.CầmĐồng vội chạy tới quỳ trướcmặt TâyMônKhánh,haibênlàmấygianhâncầmtrượngđứngsẵn.TâyMônKhánhquáthỏi:

-Thằngkhốnkiếpkia,màycóbiếttộimàykhông?

CầmĐồng runsợkhôngnóiđược tiếngnào.TâyMônKhánhquátgianhân:

-Tháomấychiếctrâmcàitóccủanóđưachotacoi.

Gianhânbướctới,thấytrênđầutócCầmĐồngkhôngcóchiếctrâmnào.TâyMônKhánhhỏi:

-Mấycáitrâmbạcmàyvẫncàitóc,nayđâurồi?

CầmĐồngrungiọngthưa:

-Tôi khôngcóchiếc trâmcài tócnàobằngbạccả.TâyMôKhánhquátgianhân:

-Xéquầnáovàcácthứtrongngườinóchota.

Gianhânbướctớilụcsoát,thấyCầmĐồngcócáithắtlưngbằnglụaquý, trong người lại có cái túi gấm, bèn đem cả lại cho Tây MônKhánh.TâyMônKhánhcoi xongnhận ranhữngvậtdụngcủaKimLiênthìgiậnlắm,nhưngvặnhỏi:

-Nhữngvậtnàyởđâumàcó,aichomày?Muốnsốngthkhaithậtra.

CầmĐồngrunrẩythưa:

Tôithườngngàyquétdọntronghoaviên,mộthômnhặtđượcnhữngthứđóchứkhôngphảicủaaicho.

TâyMônKhánhnghiếnrăngquátgianhân:

-Tróinólạirồiđánhđònchota.

Gianhânùa tới tróinghiếnCầmĐồng lại, rồinọc rađánhbachụctrượng,quầnáotảtơi,thịtnátmáutuôn.CầmĐồngđauquángấtđi.TâyMônKhánhsaitạtnướctỉnhdậyrồitruyềngianhânđuổirakhỏi

nhà.CầmĐồng tỉnhdậy, lạy tạTâyMônKhánh rồi rakhỏicổngđithẳng.

KimLiênnghetinCầmĐồngbịđánhgầnchếtthìhồnphipháchtán,khôngbiếtsao.

SauđóTâyMônKhánhhầmhầmtớiphòngKimLiên.KimLiêngầnnhưđứngkhôngvữngcũnglíuríubướctớichàohỏi.TâyMônKhánhkhôngnóikhôngrằng,đánhchohaibạttainẩyđomđómmắt,rồibảoXuânMaiđónghếtcáccửalại,đoạnlấyramộtcáiroingựabằngda,cầm lăm lăm trong tay, quát bảoKim Liên cởi hết quần áo ra quỳtrướcmắtmình.KimLiênbiếtgiờphútnguynanđãtới,bènlẳnglặngtuânlờirồiphụcxuốngmàkhóc.TâyMônKhánhbảo:

-Condâmphụkia,thằnggianhânkhốnnạnđãcungkhaiđầyđủhếtrồi,màyđừngchốitộinữa,khônhồnmuốnsốngthìnóithậthếtra.

KimLiênkhócnứcnởnói:

-Trờiơi,thếnàythìoanuổngchotôibiết làchừngnào.Trongthờigianhơnnửa thángchàngvắngnhà,ngàynào tôi cũngcùngTamnươngtròchuyệnthêuthùa.Chưatốitôiđãđóngcửađingủ,khôngdámbướcchân rakhỏicửa.Chàngkhông tin thìcứhỏiXuânMai.Tôiởnhàlàmgìnócũngbiết.Đoạnquaylạihỏi:

-XuânMaiơi,ngươilạiđâymànóichogiagiangheđi.

TâyMônKhánhrítlên:

-Takhôngcầnhỏiaihết,tachỉhỏimàymàthôi.Màycónhậnlàđãchothằngkhốnđómấycáitrâmcàitócbằngbạckhông,hảcongiặccáidâmloạnkia?

KimLiênkhócnói:

-Oantôilắmchàngơi.Tôithềkhônglàmchuyệngìbậybạ,thìlàmgìcóchuyện lấyđồđạcchongườinàyngườikia.Mấycái trâmbằngbạcchàngchotôihiệncònđủsố,cómấtđiđâucáinào,chàngđếmlạithìbiết.Đâychẳngqualàngườitaghentứcvớitôirồivuoangiáhọachotôi.Ngườitathấychàngkhôngởnhàthìthôi,màởnhàlà

chàngchỉởvớitôi,dođóhùanhauámhạitôi.Xinchàngxétlạichotôinhờ.

TâyMônKhánhbảo:

-Đượcrồi,khôngnóichuyệntrâmnữa,nhưngcònnhữngvậtnàythìsao?

Nóixongrúttrongtayáoracáigiảilưngvàcáitúigấmrồihỏi:

-Nhữngthứnàylàcủamày,tạisaolạiởtrongngườitênphảnchủ?Màycònlẻomépchốitộinữahaythôi?

Đoạn thẳng cánh quất mạnh chiếc roi da vào tấm lưng trần trắngmuốt. Kìm Liên quặn người, kêu lên một tiếng đau đớn rồi phụcxuốngkhócnói:

-Giagiaơi,nếuquảgiagiamuốngiếttôithìtôixinchịuchết.Còngiagia vẫnđôi chút đoái hoài tới tôi thì nghe tôi nói. Trong lúcgiagiavắngnhà,tôithườngcùngNgọcLâuvàohoaviênthêuthùa,rồilàmthấtlạcmấythứđó,tôitìmkiếmmấyngàykhôngthấy,nàongờtêngianhânlượmđượcrồithamlammàlấyluônchứtôiđâucóchonóbaogiờ.

TâyMônKhánhthấyKimLiênnóiphùhợpvớilờinóicủaCầmĐồnglúcnãy,lạithấyvếtroirớmmáutrêntấmlưngngàthêmvàođó,KimLiên lõa thể quỳmọp dưới đất, tócmây rối bời,mặt hoa đầm đìanướcmắt, thì tựnhiêncơngiậnđãnguôiđibảy támphần, liềngọiXuânMairahỏi:

- Con dâm phụ này quả có tằng tịu với tên khốn kiếp đó không ?Ngươinóichorõ,nếungươinóinóvôtộithìtasẽthachonó.

XuânMailiềnbướcsáttớiTâyMônKhánhỏnẻnthưa:

- Gia gia ơi, làm gì có chuyện tày trời đó, hàng ngày tôi và Ngũnươngluônởbênnhau,tôinàocóthấygìđâu.Chắcđâylàdongườitaghenghétvuoangiáhọachonươngnươngtôimàthôi.Giagialàngườisángsuốt,saolạicóthểtinnhữnglờivôcăncứđó?

TâyMônKhánhnghexongkhôngnóigì,látsaubuôngcảroixuống,bảoKim Liên đứng dậymặc xiêm y rồi gọi ThuCúc, bảo dọn tiệcrượu.KimLiênchốngtayngồidậy.TâyMônKhánhbảo:

-Hômnaytatạmthacho,từgiờtrởđi,tavắngnhàthìphảiđóngcửasớm,khôngđượcrakhỏicửa,khôngđượcnghĩbậybạ,làmchuyệnbậybạ.Tamàcònngheđượcchuyệngì khác thìquyết không thađâu.

KimLiênđáp:

-Nhữnglờichàngdặn,tôixinghinhớ.

Nóixonglạytạbốnlạy,rồivàotrongtrangđiểm,mặcxiêmysauđótrở ra hầu rượu.Ngày thường,Kim Liên đượcTâyMôKhánh yêuquýlàthế,hômnaybịđònnênxấuhổlắm,ngồihầurượumàkhôngnóiđượccâunào.

TâyMônKhánhđangngồiuốngrượuthìgianhânvàobáolàcócáctânkháchvàthânthíchđemvậtlễlạichúcthọ,trongđócóNgôđạicữu, Ngô nhị cữu, Phó Nhị cùng con gái và con rể của Tây MônKhánh.TâyMônKhánhvội trở raphòngkhách thù tiếpmọingười.NhàhọLýcũngsaigianhânđemlễvậtlại.ỨngBáTước,TạHyĐạivàđámbạnbècũngđủmặt.TâyMôKhánhbậnrộntiếpkhách.

Trongkhiđó,dám thiếpcủaTâyMônKhánhnghe tinKimLiên thọnhụcbènkéonhautớigiảvờthămhỏinhưngđểdòxéttìnhhình.Tớinơi,thấyKimLiênnằmtrêngiường.NgọcLâubướcvàohỏi:

-Cơsựlàmsaovậy?Nóichotôingheđượcchăng?

KimLiênnướcmắtchanhòađáp:

-Thưthươi,tôibiếthaiconácphụđónóhạitôi,đặtđiềuvuoanđểgia gia đánh tôi. Thù này quả là sâu như biển, không bao giờ tôiquên.

KiềuNhivàTuyếtNgađứngngoàinghevậy,kéonhaulùira.Trongnày,NgọcLâunói:

-Chẳnghiểuchuyệnralàmsaomàtêngianhâncủatôilạibịđuổiđi.Nhưngthôi,thưthưđừngbuồngiậnlàmgì,chắclàgiagiasẽhồitâmngayđấymà.Đểgiagiavàophòngtôi,tôisẽnóicho.

KimLiênnói:

-Cảmơnthưthưcólòngtốtvớitôi.

NóixongngồidậybảoXuânMaiphatràmờiNgọcLâu.Haingườitròchuyệnmộthồi.SauđóNgọcLâucáotừvềphòng.Tốihômđó,TâyMônKhánhtớinghỉtạiphòngNgọcLâu.

NgọcLâubảo:

-Thếlàtựnhiêntôimấtmộttêngianhânthântíntheotôitừbênnhàsangđây.Theotôithìchuyệnđókhôngcóđâu.Mấyhômtrước,KimLiêncólờiquatiếnglạigìđóvớiKiềuNhivàTuyếtNga,haibênthùghétnhaunênrấtcóthểlàhọlàmhạinhau.ChàngđừngquánóngmàkhiếnchongườikhácbịOan.

NếuquảcóchuyệnnàythìchínhĐạinươngphảibiết trướcmànóichochàngnghechứ.Đằngnàychàngchưahỏirõtrắngđenđãlàmầmlênrồi.

TâyMônKhánhđápxuôi:

-TôiđãhỏiXuânMai,nócũngnóilàkhôngcógì.

NgọcLâubảo:

-Ngũthưthưđangbuồnkhổ,saochàngkhôngđếnđóhỏihanvàicâu?

TâyMônKhánhđáp:

-Đượcrồi,đểtốimaitôiđếnđó.

Hôm sau, Tây Môn Khánh làm tiệc lớn đãi thân thích và các tânkhách,lạichođemkiệumờiLýQuếThưtới,đồngthờigọihaicanữkháctớihátmuavui.LýKiềuNhithấycháumìnhtớithìvuilắm,dẫn

vào chàoNguyệt nương, rồi cho a hoàn đimời các thiếp của TâyMônKhánhtới.Mọingườiđềutới,chỉcóKimLiênkhôngtới,nói làtrong người không khỏe. Nguyệt nương tặng cho Quế Thư nhiềukhấntayvà lụavải.Tốihômđó, trướckhi ravề,QuếThưtới thămKimLiên.Tớinơi,bướcvàonói:

-Tôixin tớichàoNgũnươngKimLiênbènsaiXuânMaiđóngcửaphònglại,khôngtiếp.XuânMainóivớiQuếThư:

-Ngũnươngđãdặn,tôikhôngdámtráilời.

QuếThưgiậnlắm,vừabuồnvừathẹnmàvề.

Tốihômđó,TâyMônKhánhđếnvớiKimLiên.KimLiênâncầngiúpTâyMônKhánhcởiáocởigiầy, rồi rót tràchuốc rượu,giởhết thủđoạnquyếnrũ.Lúcvàogiường,KimLiênkhócnói:

-Chàngơi,trongnhànàycóaiquýmếntôiđâu.Chỉcóchànghiểuđượclòngtôi,vàtôicũnghiểuđượclòngchàng.Ngườitathấychàngthươngtôi,thườngởbêntôichonênngườitaghentức,dùnglờiđộcáchại tôi. Thành thử chàng thương yêu tôimà vô tình lại chính làngườimuốngiếttôi.Nỗioannàycủatôibaogiờmớitỏ?Ngườiđờicócâu"gànhàbịđánhthìchạyquanhquẩn,còngàrừngbịđánhthìchạy tuốt vào rừng". Cho nên chàng cómuốn tôi chết thì tôi cũngchếttrongnhànàymàthôi.Chứcòncáihạngxướngcaởchốnyênhoa thì làm gì có tình có nghĩa. Hôm nọ Đại An được sai đi mờichàng về, chàng không về cònđánhmắngnó, nó tới thưa vớiĐạinương, lúc đó tôi cómặt và cũng nói như vậy.Nào ngờ có ngườingheđượcmàđộnglòng,rồiđểtâmthùoántôi,bàychuyệnhạitôi.Từxưa,ngườibịngườihạithìkhôngthểchết,chỉkhinàobịtrờihạithìmới chếtđượcmà thôi.Tôi thếnào thì saunày tựnhiênsẽ rõ,nhưngchỉxinchàngnênthậntrọngmàthôi.

TâyMônKhánhcholàphải...

Mấyhômsau,TâyMônKhánhcưỡingựatớinhàhọLý,cóĐạiAnvàBìnhAnđitheo.LýQuếThưđangtiếpkháchởmộtphòng,nghetinTâyMônKhánhtới,vộichạyvàophòngriênglauchùiphấnson,cởibỏđồtrangsức,rồilêngiườngnằm.TrongkhiđóLýmamabướcrađóntiếpTâyMônKhánh.

Saukhimờikháchngồi,Lýmamahỏi:

-MấyhômnaysaokhôngthấyĐạiquannhânquanglâmtớiđây?

TâyMônKhánhđáp:

-Mấyhômnayởnhàcũngcónhiềuviệcbận.

Đoạnhỏi:

-Hômnọtôichongười tớimời,saokhôngthấyQuếKhanhtớimàchỉcómìnhQuếThưnhưvậy.

Lýmamađáp:

-QuếKhanhcóngườimờiđi,mấyhômnaykhôngthấyvề.

Nóixongđemtràramời.TâyMônKhánhhỏi:

-QuếThưđâu,saokhôngthấy?

Lýmamađáp:

-ConnhỏđóthìchẳnghiểutạisaohômnọtừđằngĐạiquannhânvề,nócứrầurĩkhôngvuicứnằmlỳtrongphòng,khôngratớingoài.Chắclànóbuồnchuyệngìđó,saoquannhânkhôngvàohỏithămnómộtcâu?

TâyMônKhánhngạcnhiên.

-Tôinàohaybiếtgìđâu,đểtôivàothăm.

Lýbànói:

-Nóđangnằmtrongphòngriêngđó.TâyMônKhánhđứngdậy,mộtahoànvénmành,TâyMônKhánhbướcvàophòng.QuếThưmặtrầu rầu, tóc buông xõa, nằmquaymặt vào trong, biết có TâyMônKhánhvàonhưngcứnằmyên.TâyMônKhánhlạigầngiườnghỏi:

-Hômđóvềnhàcóchuyệngìkhôngvuivậy?

QuếThưnằmimkhôngđáp.TâyMônKhánhlạihỏi:

-Haylàtrongnhàtôicóailàmphậtlòngnàngchăng?Nàngcứnóiđểtôixửcho.

MãisauQuếThưmớiquayranói?

-ThìcũnglàbàNgũnươngcủaquannhânchứcònaivàođâynữa.Bàtakhinhmiệtchúngtôi,gọichúngtôilàloàidâmphụ.Tôinóithật,chúngtôitrướckiacũnglàconnhànhưai,bâygiờtuylàmnghềnày,nhưngso ravẫncònhơnchánvạnnhữngkẻ tựnhậnmình làconnhàlươngthiện.Hômnọtôitớiđâuphảilàđểhátxướngkiếmtiền,màlàđemlễvật lạimừngngàysinhnhậtquannhân.Đạinươngởnhàtiếpđãitôithậtlàniềmnở,lạitặngquàchotôi.Tôimuốntỏralễđộ lịch thiệp,nênxinđượcmờicácnươngnương tớiđểchàohỏi.Mấyvịnươngnươngkhácđềutớichuyệntròvuivẻ,chỉcóbàNgũnươnglàkhôngthèmra.Lúcgầntối,sắpvề, tôiđíchthântớichàohỏi,nhưngbàtasaiahoànđóngcửaphònglạikhôngthèmtiếp.Bàtakhinhkhichúngtôiquámà.

TâyMônKhánhbảo:

-HômđóthìquảPhanthịnócóchuyệnbuồnthậtnênmớivôlễvớinàng như vậy chứ ngày thường thì nó tất ra diên kiến nàng rồi.Nhưngmàconácphụđócũnggớmlắm,nónhiềulầnănnóilàmtổnthươngdanhdựngườikhác,tôiđãtráchmắngmấylần.Lầnnàytôiphảivềđánhchonómộttrậnmớiđược:

QuếThưngồidậydíngóntayvàotránTâyMônKhánhmàbảo:

-Nóithếmàkhôngbiếtngượng,quannhânđờinàodámđánhđànbà.

TâyMônKhánhnói:

-Nàngkhôngbiếttôihaysaomànóivậy.Trongnhàtôibấtcứgiàtrẻlớnbé,cólỗilàtôiđánhđònhết,tộinặngthìtôicắttócgọtđầuchứgiỡnsao?

QuếThưnóikhích:

-Quannhânnóivậythìtôicũngbiếtvậy,chứtôicóđượcchứngkiếnbaogiờđâu.Đượcrồi,bâygiờquannhânvềnhà,thửcắttócgọtđầuconmụvôlễđórồicầmtócmụtađếnđâychotôicoi.Cóvậytôimớitin,cóvậytôimớiphụcquannhânlàngườichủtrongnhà.TâyMônKhánhbảo:

-Nàngtháchtaphảikhông?

QuếThưcũngcười:

-Ừ,tôitháchđó,xemquannhâncóđángmặthảohánkhông?

Haingườitrởlạichuyệntròvuivẻ.TốihômđóTâyMônKhánhngủtạinhàQuếThư.

Hômsaumãigầntốimớitừgiã,QuếThưbảo:

-Chàngơi, lầnsauchàngtớiđâymàkhôngcómớtóccủaconmụđóthìđừngnhìntôinữanghekhông.

TâyMônKhánhgậtđầulênngựamàvề.

Tớinhà,TâyMônKhánhtớithẳngphòngKimLiên.KimLiênchạyravồnvãtiếpđón,nhưnghỏigìTâyMônKhánhcũnglạnhlùngkhôngđáp.KimLiênsaiahoàndọn rượu thìTâyMônKhánhgạtđi.KimLiên ngạc nhiên lắm nhưng không dám hỏi, chỉ sai XuânMai dọngiường, rồi dẫn Tây Môn Khánh vào Tây Môn Khánh ngồi trêngiường,bắtKimLiêncởihài ra.KimLiên líu ríuvâng lời.TâyMônKhánhngồidựavàogối,bắtKimLiêncởihếtxiêmáorồiquỳdướiđất.KimLIênhoảngsợkhônghiểuchuyệngì,nhưngcũnglàmylời,lõathểquỳphụctrênmặtđất,rồimếumáonói:

-Giagiaơi,tôicótộigìxincứnóira.Nếutôiquảcótội,nếugiagiakhôngcònthươngtôinữathìxinchođemcondaorađây,tôixintựtử.

TâyMônKhánhmắng-Congiặccáiácphụkia,đừngcónhiềulời.

Đoạnquayragọi:

-XuânMai,đónghếtcáccửalại,rồilấycáiroingựabằngdađenvàođâychota.

XuânMaicứchầnchờởngoài,TâyMônKhánhphảigọihaibalầnmớibướcvào,nhưngcứđứngyên.KimLiênngẩnglênbảo:

-XuânMaiơi,giagiađịnhđánhchịđó,cứuchịvớiemơi.

TâyMônKhánhbảoXuânMai:

-Ngươiđừngcólôithôi,ralấyroivàođâychotađánhcondâmphụnàymộttrận.

XuânMainói:

-Giagiaơi,nươngnươngcólầmlỗigìthìgiagiadạybảochớsaolạiđánhchửinhưvậy?Nươngnươnglúcnàocũngmộtlòngthờgiagia,cógìcũngchẳngnêngâysónggió.Giagialàmnhưthếnàycoisaođược.Bâygiờtôikhôngnghelờigiagia,màramởcửachạyrangoàithìgiagiatínhsao?

TâyMônKhánhcườihahảbảokimLiên:

-Đượcrồi,nếuvậythìtakhôngđánhnàngnữa,nàngcứđứngdậyđichotahỏi.Bâygiờtamuốnxinnàngmộtvậtnàngcóchịuchotahaykhông?

KimLiênđứngdậynói:

-Tôilúcnàocũngchỉbiếtcógiagiathôi,giagianóigìtôicũngnghe,nhưngtôicógìđểchogiagiađâu,màgiagiacầngìvậy?

TâyMônKhánhbảo:

-Tamuốnmớtócnàng.

KimLiênkêulên:

-Trờiơi,saolạicóchuyệnđó.Giagiamuốngìchứmuốnvậythìlàmsaotôichiềuchođược?Tôitừkhilọtlòngmẹ,tớinayđãhaimươisáunămrồi,đếnbâygiờmớicóđượcmớtócnhưthếnày,làmsaocắtbỏđiđược.Xingiagiathươngtôimộtchút.

TâyMônKhánhlạnhlùng:

-Takhôngnói lôi thôi, ta chỉhỏi rằngnàngkhôngchịunghe lời taphảikhông?

KimLiênnói:

- Tôi không nghe chàng thì còn nghe ai bây giờ, nhưng chuyện gìchứ chuyện này thì nghe sao được. Tuy nhiên tôi cũng xin hỏi làchàngcầnmớtóctôiđểlàmgìvậy?

TâyMônKhánhbảo:

-Đểtalàmtócgiả.

KimLiênnói:

-Nếuvậy thì tôibằng lòng,chỉsợ làchàngđemchocondâmphụnàomàthôi.

TâyMônKhánhbảo:

-Takhôngchoaiđâu.

KimLiênnói:

-Nếuvậythìđểtôicắt.

Nóixongxõa tóc ra,cầmkéocắtmộtmớ tócchoTâyMônKhánh.TâyMônKhánhlấygiấygóilạirồibỏvàotúi.KimLiêncắttócxongthìlănvàolòngTâyMônKhánhmàkhócnứcnở:

-Chàngnóigìtôicũngnghe,chỉxinchàngđừngthaylòngđổidạbỏtôimàthôi.

TâyMônKhánhthấycũngđángthương,bèndùnglờiôntồnmàanủi.ĐêmđóTâyMônKhánhở lạivớiKimLiên.Sánghômsau,KimLiêndọnquàsángra.TâyMônKhánhănxong,cưỡingựatớinhàhọLý,QuếThưchạyrahỏingay:

-Chàngđãgọtđầucắttócconmụđóchưa?Tócnóđâu?

TâyMônKhánhbướcvàophòngbảo:

-Cóđây,cóđây.

ĐoạnthòtayvàotúilấygóitócrađưachoQuếThư.QuếThưmởraquảthấymớtócdàiđennhánh,bènvuivẻcấtvàotayáo.TâyMônKhánhbảo:

-Nàngxemxongthìtrảlạichotôi.Hômquatôinóidốinólàđểlàmtócgiả,nósợtôimàchịucắt.

Tôilàmvậylàđểkhôngthấttínvớinàng.

Quế Thư không chịu, nhétmớ tóc Kim Ijiên vào dưới hài để hàngngàydẫmđạplên,rồiquavàobảoQuếKhanhdọnrượuramờiTâyMônKhánh.TâyMônKhánhởluônvớiQuếThưmấyngàyliền.

Về phần Kim Liên, từ sau ngày cắt tóc thì luôn luôn buồn phiền,khôngrakhỏiphòng,cơmnướccũrlgchẳngbuồnăn.Nguyệtnươngthấy vậy thì sai gia nhânmời Lưubà tới thămbệnh. Lưu bà thămbệnhxongnóirằng:

-Ngũnươngcóchuyệnbuồnphiền,khôngnóirađượcnêntrởthànhnhứcđầumệtmỏi,lườiănuống.

Nóixonglấyhaiviênthuốcmàuđenra,dặnlàtốithìuốngvớinướcnóng.Lạinói:

Ngàymaitôisẽbảoôngnhàtôitớicoixemnămnaynươngnươngcótaiươnggìkhông.KimLiênhỏi:

-Thìraôngnhàcũngbiếtbóitoánhaysao?

Lưubàđáp:

-Ôngnhàtôituymùnhưngcóbacáitài,thứnhấtlàbóitoánrấtlinhnghiệm,thứnhìlàbiếtdùngphépchâmcứuđểchữabệnh.thứbalàbiếtdùngbùaphép.

KimLiênhỏi:

-Bùaphépđểlàmgìvậy?

Lưubàđáp:

-Thídụnhưtrongnhàcóchuyệnanhembấthòa,chaconxíchmíchhoặcvợchồngchiarẽthìôngnhàtôichỉcầnviếtvàilábùachonuốtthìnộimấyngàysau làchacon thươngyêunhau,vợchồng thuậnhòa,anhemthân thiết trở lại.Phàmbuônbánkhôngphátđạt,nhàcửakhônghưngvượng,ôngnhàtôiđềulàmchotrởthànhhưngtàivượng lộc.Còncác thứnhưchiêm tinh cúngsao,ôngnhà tôi đềugiỏi,nênthiênhạthườnggọilàLưuLýTinh.Cómộtlần,mộtngườicondâuchuyênăncắpcủamẹchồngvềchochamẹỞnhà,ngườichồngbiếtđược, tứcgiận lắmđánhđậprất tànnhẫn.Ngườivợđótới cầu cứu, ông nhà tôi chỉ viết mấy lá bùa, đốt thành than, bảongườivợđóhòavàonướcchobênnhàchồnguống,từđóbênnhàchồngthấynàngtalấycắpđồđạccũnglờđinhưlàkhôngbiết.Lạichomộtlábùa,bảogiấuvàodướigốicủangườichồng,từđóngươichồngrấtmựcsaymênàngmàkhôngcònđánhđậpgìnữa.

KimLiênnghenóimừnglắm,gọiahoànđembánhphatràmờiLưubàăn.LúcLưubàravề,KimLiêntrảtiềnthuốcrấthậu,lạiđưatiềntrướcđểmờiLưuLýTinhhômsautớilàmbùaphép.

HômsauTâyMônKhánhvẫnchưavềnhà,LưuLýTinhtìmđếntừsángsớm,gianhângáccổnghỏi:

-Lãogiàmùkiađiđâuvậy?

Lưubàđicạnhchồnglêntiếng:

-ÔngnhàtôivàochữabệnhchoNgũnương.

Gianhânchovào.LưubàdẫnchồngvàophòngKimLiên.Đôibênchàohỏixong,KimLiênchobiếtngàysinh thángđẻ,Lưu lãobấmđốtngóntaymànói:

- Như vậy là nương nương sinh vào giờ Sửu, ngày Ất Hợi, thángCanhDần, nămCanhThìn.Cứ theongàygiờ thì nươngnương làngười có nhan sắc, nhưng đường chồng con thì vất vả, vợ chồngthườnghayxungkhắc,quacầumấybậnmàvẫnchưađượcthảnhthơi.

KimLiênkhenđúng.Lưulãonóitiếp:

- Tôi cứ thậtmà nói thì nương nương là người thôngminh quyềnbiến, đượcnhiềungười yêumến,nhưngnămnay thì xấu lắm, thếnàocũnggặptaiươngtuykhôngphạmgìtớibảnmệnhnhưngcũngnguyhiểmlắm.

KimLiênnghexong,đưamộtlạngbạcramànói:

-Nếuquảvậythìxinthầyrataygiúpchocáchnàođểtránhtaiương,tôixintạmộtlạngtrướcđểthầyuốngtrà.Tôichỉmongsaobọntiểunhânkhôngchọcphávàchồngtôiyêuquýtôimàthôi.

Lưulãocấtbạcvàotúirồinói:

-Nếuvậythìphảilấygỗliễutạcthànhhaibứctượng,mộtnammộtnữ,viếtngàysinhthángđẻtêntuổicủagiagiavànươngnươngmàdánvào.Sauđódùngvảiđỏbịtmắtbứctượngđànông,lấyvảidánvàongực,lấykimđâmvàotay,dùngkeodánchânlại,sauđóngầmđểvàodướigốicủagiagia.Lạicòndùngbùađốtthànhthan,ngâmbỏ vào trà cho gia gia uống.Như vậy thì chỉ ba ngày sau là cônghiệu.

KimLiênhỏi:

-Dámxinthầygiảithíchrõchotôiđượcyêntâm.Lưulãocười:

-Cógìđâu, lấyvảiđỏchemắtđểgiagianhìnnươngnương thấyđẹptựaTâyThi,lấyngảidánvàongựclàđểgiagiasaymênương

nương,lấykimđâmvàotaylàđểtừnaygiagiakhôngđiđâuđược.

KimLiênnghexongmừng lắm.VợchồngLưu lãongồinóivàicâuchuyệnnữarồicáotừ.Sánghômsau,LưubàđembùavàtượnglạiđưachoKimLiên.

Hồi14

TÌNHBÈBẠN,NGHĨAVỢCHỒNG

MộthômTâyMônKhánhđiđâuvề,tớiphòngNguyệtnương.Nguyệtnươngbảo:

-HômnaybênHoagiaviếtthiếpmờichàngsanguốngrượuđó.

TâyMônKhánhmởthiếpracoithìthấyHoaTửHưviếtrằng:

"SangnhàtôirồicùngtớinhàNgôNgânNhi",bènmũáosangtrọng,cỡi ngựa, dắt theo hai tên gia nhân, sang nhà họHoa. Tới nơi thìHoaTửHưkhôngcónhà,chỉcóvợlàLýBìnhNhiđangđứngởcửa.TâyMônKhánh xuống ngựa, đi qua sânmà vào thấy LýBìnhNhihômnaythậtđẹp,tronglòngbấtgiácxốnxang.TuyđãcólầncùngLýBìnhNhiuốngrượunhưngTâyMônKhánhkhôngdámngắmkỹvìtrướcmặtcòncóNguyệtnương,hômnaytìnhcờgặplại, thật làdịpmayhiếmcó.TâyMônKhánhbướctớiváichào,LýBìnhNhivộivàngđáplễ,rồiquayvàotrong,saimộtahoàntênTúXuânramờiTâyMônKhánhvàophòngkhách.TúXuânđemtràrarồithưa:

-Xinquannhâncảmphiềnngồichờ,giagiatôirangoàicóchútviệc,chắccũngsắpvề.

Tây Môn Khánh gật đầu, nâng chén trà mà uống. Lý Bình Nhi từphòngtrongnóivọngra:

-Hômnaychồng tôimờiquannhânđi, thìxinquannhânvì tôimàgiụcchồngtôivềsớmmộtchút.

Haiđứanamgianhânđãđitheochồngtôirồi,ởnhàchỉcótôivớihaiđứaahoàn,thậtlàbấttiện.

TâyMônKhánhđápvọngvào:

-Tẩutẩudặn,tôixinghinhớtôisẽcùngđivàcùngvềvớinhịca.Nóixong thìHoaTửHưvề tớibướcvàováichàoTâyMônKhánhmànói:

-Biết là thế nào ca ca cũng sang,mà vì có chút chuyệngấp quá,khôngởnhàtiếpđónđược,xincacathalỗi.

NóixongngồixuốngcùngTâyMônKhánhtròchuyện.Nóiđượcvàicâuthìquayvàogọigianhânbảo:

-Bay vàonhà thưavới nươngnương, dọn ítmónăn rađây ta vàquannhânuốngvàichénrượurồiđi.

ĐoạnquaysangTâyMônKhánhnói:

-Hômnay làngàyhaimươi tưthángsáu,sinhnhậtcủaNgôNgânNhi,kínhmờicaca,tớiđóvuisaymộtbữa.

TâyMônKhánhbảo:

-Saonhịcakhôngnói trướcđểtôichuẩnbịđồmừng.Thôi,hay làbâygiờmìnhđiluônđi,tớiđóuốngrượucũngđược.

HoaTửHưnói:

-Khôngdámgiữcaca lâuđâunhưngcứngồi lạiuống thêmchénrượuđã.

Nóixongthìahoànđemcácmónănthịnhsoạnra.Haingườiănqualoavàimiếng,uốngvàichénrượurồilênngựatớinhàcanữhọNgô.Tạiđó,tiệctùngđàncavuivẻchođếncanhmộtmớithôi.TâyMônKhánhcốtìnhchuốcrượuchoHoaTửHưsaymềmrồibảohaigianhânnhàhọHoavựcchủvề,TâyMônKhánhcũngđi theođểđưavề.Tớinơi,gianhângọicổng,LýBìnhNhicùnghaiahoànđốtđuốcmà ra.GianhânvựcHoaTửHưvàophòng.TâyMônKhánhđịnhcáotừmàvề.LýBìnhNhivộibướctớichắptayváimànói:

-Chồngtôisaysưalàmphiềnđạinhân,xinđừngchấp.

TâyMônKhánhnghiêngmìnhđáp:

-Khôngcógì.Lờidặncủatẩutẩubansáng.tôiđãghinhớ,nêncóbổnphậnphảiđưanhịcavề.

Nếuđểtẩutầulobuồn,tứclàtôikhôngđượcviệcgìhaysao?Hômnay,trongtiệc,nhịcabịngườitaépuốngnhiềuquá,tôicứphảingồibênngăncản,tớigầntối,tôilạigiụcnhịcaphảivềsớm.RồinhịcalạiđịnhtớinhàcanữhọTrịnhđểmuavui,tôilạiphảinói:

"Nếunhịcakhôngvề thì tẩu tẩuởnhàsaođượcyên tâm".Lúcđómớichịutheotôivề.Nếukhông,chắchômnaylàởluônnhàhọTrịnhđó.Tôinói thật, tẩu tẩudùsaocũng trẻ trung,vậymànhịcađicảđêmkhôngvềthìcoisaođược.

BìnhNhinói:

-Dạđúngvậyđó,hồitrướcchồngtôibỏnhàsaymêngườikhác,tôiđãbuồngiậntớimangbệnh.

Hômnayđượcquannhânkhuyênbảogiùmcho,tôirấtđộiơn.

TâyMônKhánhcườibảo:

-Chỗanhem thìphải vậychứsao.Từnay tôi sẽhết lòngkhuyênbảonhịca,xintẩutẩucứyêntâm.

BìnhNhigọiahoànróttràmời,TâyMônKhánhuốngxongđứngdậynói:

-Thôibâygiờthìtôivề,xintẩutẩucoichừngcửangõ.

Nóixongravề.

TừđóTâyMônKhánh tìmkếchinhphụcLýBìnhNhi.Thật ra,sắcđẹpcủaBìnhNhichỉlàchuyệnphụ,TâyMônKhánhmuốnnhấtvẫnlàtiềnbạc,màtiềnbạc,trongnhàhọHoađềuởtrongtayBìnhNhi.

Cũngtừđó,TâyMônKhánhthườngđưatiềnxúibọnỨngBáTước,TạHyĐạitớirủHoaTửHưđichơi,cókhicảđêmkhôngvề.TrongkhiđóTâyMônKhánhởnhà,thườngracổngđứng,hoặcnhìnquatườngsangnhàhọHoa.MớiđầuBìnhNhikhôngđểý,nhưngsauđóthường đứng ở cửa, hoặc trong hoa viênmà đợi TâyMôn Khánhxuấthiệnbênkia.Haingườithườngimlặngmắtquamàylại, trong

lòngcóvẻthuậnlắm.

MỗilầnthấyTâyMônKhánhrađứngvẫnvơthìBìnhNhicũnggiảvờtựacửamànhìn.

Một hôm, TâyMônKhánh, đang đứng tại cổng nhà thì a hoàn TúXuânsangmời:

-Nươngnươngtôimờiquannhânquachơi.

TâyMônKhánhhỏi:

-Nhịnươngbênđómờitôicóchuyệngìvậy?Nhịgiacónhàkhông?

TúXuânđáp:

-Nhịgiatôikhôngcónhà,nươngnươngtôimờiquannhânsangcóchuyệnmuốnthưa.

TâyMônKhánhvộisangnhàhọHoa,vàophòngkháchmàđợiLátsauBìnhNhibướcvàochàorồinói:

-HômnọƠnquannhântôivẫnghinhớ.Chồngtôikhôngbiếtđiđâu,mấyhômnay lạikhông thấyvềnhà.Chẳnghayquannhâncógặpchồngtôichăng?

TâyMônKhánhđáp:

-Hômquangẫunhiêncóchuyệnraphố,tôiđượcbiếtnhịcacùngbabốnngườibạnngồiuốngrượutạinhàcanữhọTrịnh,cònhômnaythìkhôngbiếtởđâu.Khôngcótôibêncạnhnhịca,chẳngbiếtcóaikhuyênbảonhịcavàilờikhông.Ahoànmangtràra,TâyMônKhánhsợTửHưvềthìnhlình,nênkhôngdámởlâu,uốngxongchéntràvộiđứngdậycáotừBìnhNhicũngđứngdậynói:

-Nếuquannhângặpchồngtôiởđâuthì làmơngiụcvềsớmgiùmtôi,ơnđóchẳngbaogiờtôiquên.

TâyMônKhánhcườibảo:

-Xintẩutẩucứyêntâm,tôivớinhịcalàchỗthângiaomà.

Nóixongravề.

Hômsau,HoaTửHưvềnhà,BìnhNhibảo:

-Chàngbỏnhàđimấyhômnay,tôicónhờTâyMônquannhânnhọccôngtìmkiếm,bâygiờnêncóchút lễvậtsangtạƠnngười tachophảiphép.

HoaTửHưvộisaiThiênPhúcmuaítlễvậtvàmộtbìnhrượusangtạƠnTâyMônKhánh.TâyMônKhánhnhậnlễvậtrồithưởngtiềnchoThiênPhúc.Nguyệtnươngthấyvậyhỏi:

-SaotựnhiênnhàhọHoalạiđemlễvậtsangvậy?

TâyMônKhánhđáp:

-HômnọHoaTửHưmờitôiđếnănsinhnhậttạinhàNgôNgânNhi.HômđóTửHưquásay, tôiphảisaingườivềnhà.Rồi thấyTửHưthườnghaybỏnhàđichơi,tôicókhuyênbảovàicâu.VìvậymàHoanhịnươngsaiđemlễvậtsangtạƠntôiđó.

Nguyệtnươngbảo:

-Thôiôngơi,ôngcótốtđẹpgìhơnai,cũnghammêtửusắcbỏnhàđisuốtngàyđêm,bâygiờcòn làmbộkhuyênbảongườikhác.Cáingữôngmàkhuyênbảođượcai.Rõthậtlà"chânmìnhcònlấmbêbê,lạicầmbóđuốcmàrêchânngười".TâyMônKhánhcườikhôngđáp.Nguyệtnươnglạinói:

-ChàngcoilạitấmdanhthiếpvừarồixemlàcủaHoanhịcahayHoanhịnương.NếulàcủaHoanhịnươngthìviếtgiùmtôitấmthiếpmờiNhịnươngsangđâychơivớitôi.CònnếulàcủaHoanhịcathìtùychàng,mờihaykhôngmờicũngđược.

TâyMônKhánhbảo:

-ThiếpnàylàcủaHoanhịca.Thôi,đểngàymaitôimờicũngđược.

HômsauTâyMônKhánhchodọntiệcrồimờiHoaTửHưsangănuốngtròchuyện.LúcHoaTửHưvề,BìnhNhibảo:

-Việc tặng lễvật làdo tôi,vậymàchàng lạiđượcmờiăn.Thôiđểhômnàochàngmờingườitasangnhàmìnhănvậy.

Thấmthoát tớingàyTrùngDươngthángchín,HoaTửHưmởtiệc,gọimấykỹnữtới, rồimờiTâyMônKhánhsanguốngrượuthưởngcúc, lạimời cảỨngBáTước,TạHyĐại,ChúcThậtNiệmvàTônThiênHóatới.Mọingườivuivẻsuốtmộtngày.Tới lúcchạngvạngtốiTâyMônKhánhrờibàntiệc,rasauvườn, thình lìnhgặpLýBìnhNhiởđó.Haingườicùngxaoxuyến trong lòng.BìnhNhiquayvàonhà,saiTúXuântớigặpTâyMônKhánhkềtainóinhỏ:

-Nươngnươngtôidặnlàxinquannhânuốngítrượuthôirồivềnhàsớm.Tốinaynươngnươngtôicóchuyệnmuốngặpquannhân.

Đoạnlạinóinhỏvàicâudặndònữa.TâyMônKhánhmừnglắm,tiểutiệnxong, trởvàobàntiệc,giảsaykhônguốngnữa,bạnbè,canữmờimọccũngkhôngchịuănuống.Látsau thìcáo từ,HoaTửHưnói:

-Hômnayđệcóđiềugìthấtthốmàcacađãkhôngchịuănuống,lạicònvềsớmnhưvậy?

TâyMônKhánhnói:

-Tôiuốngnhiềuquárồi,khôngthểuốngđượcnữa,xinchotôivề.

Đoạnlàmbộchânnamđáchânchiêu,vịnvaigianhânmàvề,ỨngBáTướcnói:

-TâyMônđạicahômnaylạthật,uốngchưabaonhiêumàđãsay,kháchẳnvớimọilần.Thôi,bâygiờanhemmìnhtớimấynhàchịembùkhúđi.

BìnhNhiđứng trong rèmnghevậybènsaiThiênPhúc ramờiHoaTửHưvàonóichuyện.HoaTửHưvào,BìnhNhivờnói:

-Hômnayđãtốnkémbaonhiêuđểmởtiệcđãibạnbètạinhàrồi,bâygiờđêmhôm,khôngởnhàmàănuốngvuichơi,cònđịnhđiđâunữa?

HoaTửHưbảo:

-Thìanhemlâulâugặpnhau,ngườitađãnóivậy,mìnhtừchốiđâutiện.Nàngđểtôiđi,đừngbuồnphiềngìcả.

BìnhNhibảo:

-Đượcrồi,chàngcứđiđi,tôikhôngthèmphiềntráchgìđâu.

HoaTửHưyênlòngquayrabảomọingười:

-Nào,chúngmìnhđichứ..

ỨngBáTướcthấyHoaTửHưbịvợgọithìnghingờlắm,hỏilại:

-Nhịcakhôngđánhlừachúngtôiđấychứ?Đãnóivớitẩutẩuchưa?

TửHưcười:

-Nóirồi,xongxuôirồi,bàấybảođimaivềlàđược.

TạHyĐạibảo:

-Nếuvậythìcònchờgìnữa.

Mọingườiđứngdậycùngmấycanữkéonhauđi.Lúcđóvàokhoảngcanhhai.ThiênPhúcvàThiênHỷcũngtheochủđi.TâyMônKhánhvềtớinhà,vàophòngKimLiênthayquầnáorồirahoaviên,nơitiếpgiápvớitườngnhàhọHoamàđợi.Mộtlúclâusau,nghebênnhàhọHoacótiếngđóngcửa.Một látnữathìahoànNghênhXuânbòtớigần tường,giả làm tiếngmèokêu.TâyMônKhánhngheđượcámhiệu,bènleotườngmàsang.Bênkiatườngđãcósẵnmộtcáithang.TâyMônKhánhbướcvàohànhlangnhàhọHoathìđãthấyLýBìnhNhi trangđiểm lộng láyđứngchờ.ThấyTâyMônKhánh,BìnhNhimừngrỡmờivàophòngriêngnơiđâyđènnếnsángchoang,đãcó

sẵnmộtbàntiệcthịnhsoạn.BìnhNhirótrượurachénrồihaibàntayngọcnânglênmànói:

-Xincảmtạquannhânđãđúnghẹn.Tôichịuơnquannhânnhiều,bâygiờmớitựmìnhbáođáp.

Xinquannhânhiểucholòngtôi.Chồngtôivừacùngbạnbètớixómyênhoarồi.

TâyMônKhánhnói:

-Chỉsợnhịcavềthìnhlìnhmàthôi.

BìnhNhicười:

-Không vềđâu, xin quannhân yên lòng.Hai têngianhân cũngđitheoluônrồi,hiệnởnhàchỉcònhaiđứaahoànmàthôi.Haiđứanàyđềulàtâmphúccủatôi.Cổngngoàicửasaucũngđóngkỹcảrồi.

TâyMônKhánhmừnglắm,nângchungmàuống.Haingườiđốiẩmchuyệntròvuivẻ,lúcđầuthìcònýtứ,sauthìtựavaikềmálảlơi.TúXuânđứngcạnhrótrượu,NghênhXuânthìchạyđichạylạibưngđồăn.

Látsau,BìnhNhichohaiahoànđingủ,rồitựtayđóngkíncáccửaphòng.Bêntrongtuyđènnếnrựcrỡnhưngngườingoàikhôngthểthấyđược.AhoànNghênhXuânđãmườibảy,hiểubiếtchuyệnđời,bèn lénđứngngoài, lấyđầu trâmchọc thủngmột lỗnhỏ trêncánhcửa sổ bằng giấymà nhìn vào. Hai người trong phòng hoàn toànkhônghaybiết.TâyMônKhánhhỏi:

-Nàngxuânxanhbaonhiêu?

BìnhNhiđáp:

-Emnămnaymớihaimươiba.CònĐạinươngbênnhàxuânxanhbaonhiêu?

TâyMônKhánhđáp:

-Tiệnnộinămnayhaimươisáu.

BìnhNhibảo:

-Nhưvậylàhơntôibatuổi,đểmaitôimangítlễvậtsangthămĐạinươngbênđómớiđược.TâyMônKhánhbảo:

-Tiệnnộiđượccáitínhtìnhcũngdễchịulắm.

BìnhNhinói:

-Quannhânsangbênnày,Đạinươngcóbiếtkhông?LỡĐạinươnghỏithìsao?

TâyMônKhánhbảo:

Cácthêthiếpcủatôiđềuởsânbêntrong,chỉcóngườithiếpthứnămlàởcănnhàtronghoaviênmàthôi.Nhưngtấtcảđềukhôngbaogiờdámtựtiệnhỏitôi.

BìnhNhilạihỏi:

-Ngườithiếpthứnămbaonhiêutuổi?

TâyMônKhánhđáp:

-Bằngtuổivớitiệnnội.

BìnhNhibảo:

-NếukhôngchêtôithìđểhômnàotôisangthămlàmchịemvớiNgũnương.Tôi sẽ tự tay làmhai đôi hài sangbiếuĐại nương vàNgũnươngđểlàmquà.

NóixonglạirútcâytrâmtrêntócmìnhcàitrênđầuTâyMônKhánh.Đoạndặnrằng:

-ĐừngđểHoaTửHưthấynhé.

Haingườiđốiẩmchuyệntrò,látsauthìbướmlảonglơi,thềnonhẹn

biển,traođổimuônlờiânái.

Cuốicùngdắtnhauvàogiườngvuivầy.Suốtđêmhaingườimảivuiquênngủ.Tớicanhnăm,bênngoàigàgáy,TâyMônKhánhsợHoaTửHưvềsớmbènsửasoạnlạiquầnáorồitheođườngcũleotườngmàvề.

Tớihoaviên,TâyMônKhánhvàophòngKimLiên.KimLiêntỉnhgiấchỏi:

-Suốtđêmquachàngđiđâuvậy?Saokhôngnóichotôimộttiếng?

TâyMônKhánhđáp:

-Hoanhịcasaingườimờiđiuốngrượusuốtđêm,mãivừarồimớitrốnvềđược.

KimLiênhơinghingờnhưngkhôngnóirạ..

Mộthôm,KimLiênvàNgọcLâuđangngồithêuthùatronghoaviên,chợtKimLiênthấymộtcáiđầunhôlênbênkiatườngrồithụtxuống,bènbảo:

-Tamthưthư,cóphảivừarồimộtahoànbênnhàhọHoanhôđầulên tườngnhìnsangbênnày, thấyhai chúngmình thì vội thụtđầuxuốngphảikhông?

NgọcLâutrảlờirằngkhôngđểýTốihômđóTâyMônKhánhđếnvớiKimLiên.KimLiênsănsóc,giúpthayáoquầnáorồibảoahoàndọncơmrượura,rồivộivàngtrởrahoaviên.KimLiênnghingờlắm,liềnnhẹbước theosau, tìmchỗkínđáongồi theodõi.Một lúc lâusau,trongánhsáng lờmờ,ahoànnhàhọHoa lại nhôđầu lênbênkiatường,TâyMônKhánhvộibướctới,leotườngsangnhàhọHoa.

KimLiênbuồnbực vềphòng, suốt đêm trằn trọc.Tới gần sáng lạithấyTâyMônKhánh trở về.KimLiênnằm imkhôngnói.TâyMônKhánhhơithẹn,ngồighébêngiường.BỗngKimLiênngồinhỏmdậyvéotaiTâyMônKhánh,nghiếnrăngmàhỏi:

-Conngườiphụbạc,suốtđêmquađiđâu,đểtôibuồngiậnđaukhổ

khôngsaochợpmắt?Chàngđãlàmnhữnggìởbênđótừtrướctớinay,maunóithậtra,nếukhôngthìlầntớihễthấychàngquabênđólà tôi la lớn lên.Giỏi thật, lợidụng lúcchồngngười tavắngnhàđểsang thônggianvớingười ta.Hèngìchiềuqua, tôicùngNgọcLâuđangngồi thêutrongvườnthì thấymộtconahoànbênđó thòđầulêntường,thấychúngtôithìvộithụtxuống.Thìracondâmphụbênđósainólàmhiệugọichàngchứgì?Vậymàhômnọcòndốitôi làtheoHoanhịcatớixómchịem.Thìranhàbênđólàxómchịem,vậymàtôiđâucóbiết.

Tây Môn Khánh nghe xong cũng hoảng, vội quỳ ngay xuống bêngiường,cườihìhìmànói:

-Thôi,xinvừavừacáimồmchứ,nóiítđichotôinhờ.Này,ngườitabiếtđiềulắm,cứhỏithămĐạinươngvànànghoài,lạinóilàsẽtựtaylàmhaiđôihàivàmua lễvậtsangđâybiếuĐạinươngvànàngđểxinlàmemđó.

KimLiênbảo:

-Tôikhôngcóchịemgìvớiloàidâmphụđó,quyếnrũchồngngườita rồi lại còn định đút lót người ta nữa sao ? Gớm thật. TâyMônKhánhvẫntươicườibảo:

-Ngườitabiếtdiềuthìmìnhcũngnênbiếtđiềumớiphải,Ngườitanóilàsẽsanglạynàngnhậnnànglàmchịđó.Cáclễvậtsẽđưasau,bâygiờngườitanhờtôiđemvềtrướctặngnàngcáitrâmbạcrấtquýnày.

Nóixong,giởmũra,tháocáitrâmđưachoKimLiên.KimLiêncầmlấycoi, quả là thứ trâmquý, cómột chữ "thọ"bằngvàngóngánh,trâmnàyvốnchếriêngđểdùngtrongcungvuangàytrước,kỹthuậtchếtạocựctinhxảo.KimLiênngắmxonghàilòngnói:

-Vậythìđược.

TừđóchẳngnhữngKimLiênkhôngcấmđoánTâyMônKhánhsangvới Lý Bình Nhi,mà còn giữ gìn che chở cho TâyMôn Khánh đểNguyệtnươngkhôngbiết.

Mộthôm,vàolúcsángsớmtinhsương,TâyMônKhánhtrèotườngmàvềhoaviênnhưthườnglệ,chợtconchólớntớisủainhỏi.TâyMônKhánhgiậtmìnhkêulênmộttiếngrồingãxuống.KimLiênvộichạyrathìthấyTâyMônKhánhnằmbấtđộngdướichântường,bèngọiXuânMairaphụmìnhvựcvềphòng,lấydầuthoabóplaygọi,látsaumới tỉnh. Nhưng sau đó thì TâyMônKhánh lâm bệnh, ở luônphòngKimLiênmấyngàyđểdưỡngbệnh.TừđóTâyMônKhánhyêuquýKimLiên lắm.KimLiênmừngthầm, tinrằngbùaphépcủaLưulãohiệuquả...

Hồi15

TANCỬANÁTNHÀ

MộthômNguyệtnươngtronglòngkhôngvui,đangngồitrongphòngthìBìnhAnvàothưa:

-Giagiađãvề.

TâyMônKhánh bước vào cởi áo ngoài rồi ngồi xuống. TiểuNgọcđemtràlạinhưngTâyMônKhánhkhônguống.Nguyệtnươngđểýthấysắcmặtchồngkhôngđượcbìnhthườngbènhỏi:

-Saochàngvềsớmvậy?

TâyMônKhánhđáp:

-HômnayThườngnhịcamờichúngtôirangoạithành,tớichùaVĩnhPhúcchơi,cócảỨngnhịcavàHoanhịca.SauđóchúngtôitrởvềnhànàngTrịnhÁiHươnguốngrượu.ĐangvuivẻthìtựnhiêncótráttrênhuyệntớibắtHoanhịca.Chúngtôilosợmàchiatay.RiêngtôitớinhàLýQuếThưđểnhờngườihỏitintức,mãisaumớiđượcbiếtlàHoanhịcabimộtngườiởphủKhaiPhongthuộcĐôngKinhlàmđơntốcáovềchuyệntàisảngìđó.Biếttintứcxongthìtôivềnhà.

Nguyệtnươngbảo:

-Vềnhàlàphải,đừngdínhdấpgìtớichuyệnngườikhác.Chàngcứbỏnhà theođòi chúngbạn, thếnàocũngcó lầnbị lôi thôi chomàxem.Tôinóinhiềurồimàchàngchẳngchịunghe,đếnkhicóchuyệngìxảyrathìlạihốikhôngkịp.GiámàmấycondâmphụỞchốnyênhoanóigìthìchàngnghetheorămrắp.

Thậtlàbụtchùanhàkhôngthiêngmà.

TâyMônKhánhcườibảo:

-Cógìmàlôithôi,aicảgandámlôithôivớitôi?

Nguyệtnươngcườibảo:

-Chỉđượccáingồinhànóimẽ,bộquênchuyệntênVõTòngrồisao?

ĐangnóithìĐạiAnvàothưa:

-HoanhịnươngsaiThiênPhúcsangmờigiagiaquacóchuyệncầnthưa.

TâyMônKhánhvộikhoácáobướcra.Nguyệtnươngdặntheo:

-Vềngaychứđừngcóđiđâuđấynhé.

TâyMônKhánhquaylạibảo:

-Chỗhàngxóm,ngườitacóchuyệnthìmìnhphảiquaxemchuyệngì,chứđiđâubâygiờ.

Nói xong rảo bước sang nhà họ Hoa. Gia nhân mời vào phòngkhách. Lát sau Bình Nhi xiêm áo xốc xếch, mặt biếng điểm trangbướcraquỳtrướcmặtTâyMônKhánhmànói:

-Hàngxómlánggiềng, tối lửatắtđèncónhau,xinquannhângiúpcho. Chồng tôi không chịu lo lắng chuyện nhà, suốt ngày chỉ rongchơi cùngbạnbè, bâygiờbị người ta làmhại, gâynên cơsự thếnày.

VụnàycònrắcrốigấpvạnlầnvụlôithôivớiTừĐạiquantrướcđây.Vừarồicósaigianhânvềnhàbảotôiphảitìmngườicứugiúp.Tôilàđànbà,cóquenbiếtai,ngoàiquannhânra,tôicònnhờaiđượcnữa,màchuyệnthìlôithôiđâutậnởĐôngKinh.Bâygiờnhờquannhânquenbiếtai,xinloliệugiùmcho,ơnnàytôikhôngbaogiờdámquên,còntiềnbạcthìtốnkémthếnàotôicũngxinchịu.TâyMônKhánhvộiđỡBìnhNhidậymàbảo:

-Xin tẩutẩuđứngdậy,chuyệnnàychưađếnnỗinào, tuynhiêntôicũngchưađượcrõđầuđuôicholắm.

BìnhNhiđứngdậynói:

-Chuyệncũngdàidòng lắm.Nguyên là chúcủachồng tôi, cóbốnngười cháu. Người lớn là Hoa Tử Do, người thứ ba là Hoa TửQuang,ngườithứtưlàHoaTửHoa,chồngtôilàcháuthứnhì.SaukhiởQuảngNamvềthìôngcụtintôinêngiaohếttiềnbạccủacảichotôi.Mấyngườichúkiavẫnthườngghenghétvợchồngtôi.Nămngoáiôngcụnằmxuốngthìgiasảnđãđượcchiachomấyngườikiarồi,chỉcònmộtíttiềncủalàchưachiamàthôi.Tôivẫnnóilànhiềuítgìcứchiachohọ làxong.Vậymàchồngtôicứ lần lữa,rồichỉmảimêănchơi với chúngbạn,bâygiờđểxảy rachuyện thưakiện lôithôinhưthếnàythìcókhổkhôngcơchứ.

Nóixongthìkhóc.TâyMônKhánhbảo:

-Xin tẩu tẩucứyên tâm, tôicứ tưởngchuyệngì,chứchuyệnkiệncáovềgiatàigiữaanhemtrongnhàthìkhôngcógìđánglo.Bâygiờthìviệccủanhịcacũngnhưviệccủatôi, tẩutẩuđểtôirángsứcloliệu.

BìnhNhilaunướcmắthỏi:

-Nếuđượcnhưvậythìcòngìbằng,nhưngquannhâncầnlễvậttiềnbạcnhưthếnào,xinnóitrướcđểtôicònchuẩnbị.TâyMônKhánhbảo:

-Chắccũngkhôngquánhiềuđâu.NghenóivịPhụdoãnphủKhaiPhongngườihọDương, làmônsinhcủaTháisư.Tháisưvà thângiacủatôilàDươngĐềđốchiệnlàđạithầncóuytíntrongtriều,nhờhaivịđónóivớiDươngPhủdoãnthìchuyệngìchẳngxong.BảygiờthìchỉcầnbiệnlễvậtchoTháisưmàthôi,cònDươngĐềđốclàthângiacủa tôi, chắckhôngChịunhận lễvậtđâu.BìnhNhinghexong,quayvào trongmởrương lấy rabangàn lạngbạc tốtđưachoTâyMônKhánhđểnhờloviệc.TâyMônKhánhbảo:

-Gìmànhiềuthếnày?Chỉcầnchừngmộtngànlạnglàđược.BìnhNhibảo:

-Nhiều thìquannhâncứcầm lấycho rộng rãi.Tôi cònbốn rươngvàngbạcchâubáu, toànnhững thứvôcùngquýgiá, tôiđangđịnhnóivớiquannhânlàchotôigửinhờbênquannhân,đểsaunàylỡcó

chuyệngì,chồngtôibịngườiámhạithìtôicòncóchútđỉnhmàsống.Chứbâygiờtôilàđànbà,trongnhàcónhữngthứđó,quảkhôngđủsứcmàgiữ,lỡxảyrachuyệngìthìhốihậnbiếtbaonhiêu.

TâyMônKhánhcảmừngnhưnglàmbộngầnngại:

-Lỡnhịcavềhỏiđếnthìlàmsao?

BìnhNhiđáp:

-Nhữngrươngvàngbạcchâubáuđólàdoôngcụgiaoriêngchotôigiữ,chồngtôihoàntoànkhôngbiết.XinĐạiquannhânchotôigửi.

TâyMônKhánhkhấpkhởimừngthầm,bènnói:

-Nếuvậythìđểtôivềbảogianhânsangkhiêng.

Nóixongcáo từ.Về tớinhà,TâyMônKhánhkể lạihếtchoNguyệtnươngnghe,haivợchồngbàntínhNguyệtnươngbảo:

-Tiềnbạcthìkhôngthànhvấnđề,nhưngmấyrươngvàngbạcchâubáu,nếuchogianhântheocổngtrướckhiêngvàonhàthìtránhsaokhỏi conmắt củađôi bênhàngxóm.Chonênđợi đêm tối, chuyểnquatườngmàđemhếtvềlàtốthơnhết.

TâyMônKhánhnghexongmừnglắm,bèngọicácgianhânthântínlàĐạiAn,BìnhAn,LaiVượngvàLaiHưngtớidặndòkỹlưỡng.Tốihômđó,khi trăngbắtđầumọc,bênkia tường,LýBìnhNhikêbàn,cùnghaiahoànkhiêngcác rương tới,chuyềnqua tường.Bênnàytường, Tây Môn Khánh chỉ huy mấy gia nhân kẻ trên mặt tường,người dưới chân tường, chuyển các rương đó vào phòng Nguyệtnương.

Sauđó,TâyMônKhánhviếtmộtbức thưchoDươngĐềđốc,nhờmọiviệc,hômsausaiLaiBảođemthưvàlễvậtcùngrấtnhiềutiềnbạctớiĐôngKinh.DươngĐềđốcđượcthư,bènđemtiềnđếnnhờTháisưviếtchoPhủdoãnKhaiPhongítchữ.PhủdoãnKhaiPhonghọDươngtênThời,ngườihuyệnHoằngNông,tỉnhThiểmTây,đậutiếnsĩ khoaQúyMùi,mớiđầu làmĐạiLýTựKhanh,sau làmPhủdoãn Phủ Khai Phong. Dương Thời là vị quan rất thanh liêm, lúc

nhậnđược thưcủaTháisưvàDươngĐềđốc thìcóýkhôngbằnglòng,nhưngnghĩ lại.Thái sưvốn là thầymình,màDươngĐềđốchiệnlàquyềnthầnnênđànhnghetheo.

HômsauDươngPhủdoãnđăngđườngchogiảiHoaTửHưracùngmọingườiliêncantớivụkiện,hỏitừngngườivềchuyệngiatài.HoaTửHưđãnhậnđượcthưcủaTâyMônKhánhnêncứmộtmựckhairằng:

-Khichútôiquytiênthìbaonhiêubạcmặtđemralàmlễantángvàcầusiêuhết.Giasảnthìsauđóchiachohọhànghết,hiệnchỉcònlạiítnhàcửađấtđaimàthôi.

DươngPhủdoãnbảo:

-Chúngươixưalàmtháigiámtứclàmộtchứcnộiquan,chonêngiasảnkhôngthểnàobiếtchắclàcóbaonhiêu.Vảlạivớichứcđó,tiềnbạcdễđếnmàcũngdễđi.Naytaphánrằng,cònmấycănnhàvàítruộngđấtcủaHoaTháigiámởhuyệnThanhHà,bâygiờđembánhếtđi, lấy tiềnchiađềuchobangườianhemcủangươiđây.Nhưvậylàxong.BọnHoaTửDobướctớiquỳxuốngthưa:

-Nhưvậythìthiệtthòichochúngtôiquá,baonhiêucủacải,chútôiđềugiaocảchonó.DươngPhủdoãnđậpbànquát:

-Cácngươiđừngnhiều lời,muốnchiagia tài,muốnkiệncáo,saokhông làm từ trước,đểbâygiờchuyệnđã trở thànhdĩvãng thì lạilàmphiềnchỗcôngmôn.Tađãxửnhưvậyrồi,khôngcònthayđổigìnữa.

NóixongtựthảocôngvănsứcvềhuyệnThanhHà,truyềnbánnhàcửaruộngđấtcủaHoaTháigiámđểlấytiềnchiachobangườibênnguyênđơn.CònHoaTửHưthìđượcthảrạ..

LaiBáonghe tinxong,vội lênđườngvề thưa lạivớichủ.TâyMônKhánhmừnglắm,sangbáotinchoLýBìnhNhibiết.BìnhNhibànvớiTâyMônKhánhlàlấyraíttiềnđểmuanhàkhácmàởvìnhànàysẽphảiphátmại,rồinóithêm:

-Sớmmuộngìtôicũnglàvợchàng.

TâyMônKhánhvềnhàbànvớiNguyệtnương lànênmua lạingôinhàhiệntạicủaHoaTửHư,nhưngNguyệtnươngbảo:

-LàmvậysợTửHưsinhnghi.

Ít lâusau,HoaTửHưvềtớinhà.TrihuyệnThanhHàthihànhbảnán, giao cho Huyện thừa phát mại nhà cửa đất đai của Hoa Tháigiám. Ngôi nhà của Hoa Thải giám lúc trước được Vương Hoàngthân mua với giá trị bảy trăm lạng. Ít ruộng đất ở ngoài thành thìđượcChuTú,một tayphúhộ,mua lại vớigiásáu trămnămmươilămlạng.Nhàcửađấtđaikhácđềucóngườimua,chỉriêngcóngôinhàvợchồngHoaTửHưđangở,vìngaycạnhnhàTâyMônKhánhnênkhôngaimuốnmua.TửHưmấy lầnnàinỉxinTâyMônKhánhmuagiùm,nhưngTâyMônKhánhnóilàkhôngcótiền,trongkhiđótrênhuyệngiụcbánchomau.LýBìnhNhicuốngquá,phảingầmsaingườisangbảoTâyMônKhánhcứlấybạctrongrươngramàmua.TâyMônKhánhtheo lời,muavớigiánămtrămbốnmươi lạng.TấtcảtiềnnhàđấtđềuđượclậpbiênbảnrồichiađềuchobangườianhemcủaTửHư.

VềphầnTửHư, sauvụ thưakiệnnày thì khôngcòn ruộngnươngnhàcửa,sựcnhớtớisốbạcbangànlạngvẫnđểtrongrương,tìmlạithìkhôngcòn,tronglòngvừalobuồn,vừatứcgiận,hỏivợthìvợnóilàđưachoTâyMônKhánhloliệu.TửHưbảovợsangtínhtoánlạivớiTâyMônKhánhxemchạychọthếtbaonhiêu,cònlạibaonhiêuthìlấyvềmuanhàmàở,nhưngLýBìnhNhinói:

-Chàngkhôngchịulochuyệnnhà,chỉsuốtngàyrongchơicùngbạnbè,tiêuphíbiếtbaonhiêutiềnbạc.Tớilúcthânởtrongtù,saingườivềbảotôiphảitìmđủcáchnhờngườichạychọt,tốnkémbaonhiêucũngchịu.Tôiđànbà,hiểugìvềviệcquan,quenbiếtaimànhờcậy?CũngmaylàTâyMônquannhânnghĩtìnhxómgiềngbèbạn,đứngraloliệugiùmcho.NgườitaphảisaigianhânvượtđườngđemthưtớiĐôngKinhmàloliệu,đếnbâygiờchàngmớithoátkhỏitùtộimàcũngcứuvãnđượcdanhdự.Vậymàơnngườitachưatrảđãnghĩngay tớichuyện tiềnbạc.Sốbạcbangàn lạngđóchínhchàngviếtthưvềbảotôi lấyramà loviệc.Thưđótôicòngiữ,nétchữchàngcònrànhrành,chàngmuốntôilấyrađưachàngcoilạihaykhông?

TửHưbảo:

-Đành rằng vậy, nhưng thế nào số ba ngàn lạng đó cũng còn dưchútít,mìnhnênhỏixinlạiđểmuanhàmàởchứ.

BìnhNhixỉaxói:

-Ănnói thếmàngheđược.Đâynày,chàngtưởngbangàn lạng lànhiều lắmhay sao ?Việc của chàng là việc lớn nên chạy thì phảichạyquanto,nàolàtiềnchoTháisư,nàolàtiềnchoDươngĐềđốc,nào là tiềnchoDươngPhủdoãn, tiềnchonha lạicácnơi, tiềnchongườitađiđi,vềvềtừđâychotớiĐôngKinh,thôithìtrămthứtiền,làmsaomàdưđược.Vảlạichàngbiếtthếnàolàdưvớithiếu,màcódưcũngkhôngmặtmũinàosangđòiđược.Bâygiờchỉnêndọntiệcmờingười tasangmà tạƠnmới làphải lẽ.Người tacócôngcứumình,bâygiờlạitớiđòilạitiền,thậtkhôngcònracáigiốnggìnữa.

TửHưcứngmiệngkhôngnóiđượcgìnữa.

Hômsau,TâyMônKhánhsaiĐạiAnđemlễvậtsangmừngTửHưtai quanạnkhỏi.TửHưcũngchodọn tiệc rượuxuềnhxoàngmờiTâyMônKhánhsangđể tạƠn.Trongbữarượu,TửHưsẽ lựa lờihỏivềsốtiềncònthừaxinTâyMônKhánhđưalạimấytrămlạngđểmuanhàở.BìnhNhikhôngchịu,bènsaiahoànngầmsangbảoTâyMônKhánhđừngsangdựtiệc,màchỉnênlàmmộtcontínhvềcáckhoảnchitiêulolót,tínhsaochohếtsốbangànlạngrồisaigianhânđemsangchoTửHư.

TửHư không thấy TâyMôn Khánh sang thì sai gia nhânmấy lầnsangmời.TâyMônKhánhsaigianhânđemtờchiếttínhsangrồinóilàchủmìnhvắngnhà.TrongkhiđóTâyMônKhánhbỏnhàtớixómyênhoachoquangàygiờ.TửHưnhậnđượctờchiết tính, lại thấyTâyMônKhánhkhôngchịusangthìtứcgiậnnghẹnlời.Chohaymộtkhi người đàn bà trong nhà đã thay dạ đổi lòng thì người chồngkhôngcòncáchgìcấtđầulênnổi.Vợchồnglấynhaulàvìduyênsố,nhưng bao giờ cũng phải đúng câu phu xướng phụ tùy, bao giờchồng cũng phải chế ngự nổi vợ thì gia đìnhmới bền vững được.SauđóTửHưgomgópđượchơnhaitrămlạng,muamộtcănnhàởđườngSưTử,dọntớiđóở.TửHưbuồnphiềnuấtứcrồisinhbệnh,nằmliệtgiườngtừthượngtuầnthángmườimột.Mớiđầuthìcònmời

langytớichuẩnmạchhốtthuốc,sauthìkhôngcótiềnthuốcthang,nênchỉítngàysauthìtừtrần.NămđóTửHưmớihaimươibốntuổi.

LýBìnhNhibènsaingười tớimờiTâyMônKhánh,nhờ loviệcmachay.TâyMônKhánhsốtsắnglođủmọithứ,từviệcgọingườitẩmliệm,tớiviệcmờicácvịtăngtớitụngkinh,chotớikhiđưađám,nhấtnhấtđềutốtđẹp.ĐámanhemlàhọhàngcủaTửHưcũngtớiphúngđiếuvàđưađám.

SauđóLýBìnhNhilậpbànthờchồngtạinhà,nhưngtronglònglúcnàocũngchỉtơtưởngđếnTâyMônKhánh.

TớingàymồngnămthángGiêngnămsau,BìnhNhidòhỏibiếtđólàngaysinhnhậtcủaKimLiên,bènsaimua ít lễvật rồingồikiệu tớinhàTâyMônKhánh,cólãobộclàPhùngmamavàgiađinhlàThiênPhúcđi theo.Tớinơi, trướchếtBìnhNhivào thămNguyệtnương,lạybốn lạyđểgọi là tạƠnđã lo liệugiúpviệcmachay,sauđóxinmờicácnàngthiếpcủaTâyMônKhánhtớiđểđượcdiệnkiến.Mọingười tới đông đủ, Nguyệt nương giới thiệu từng người, Bình Nhichàohỏirấtchuđáo,KimLiêntớisaucùng,Nguyệtnươngbảo:

-ĐâylàNgũnương.

BìnhNhibướctớitrướcmặtKimLiênnói:

-Xinthưthưchotôiđượclạymừngchúcthọ.

KimLiênkhôngchịu.Đôibêncứgiằngco,cuốicùngBìnhNhisụpxuốnglạy,vàKimLiêncũnglạytrảđồngthờicảmơnvềlễvậtđemtới.BìnhNhiđặcbiệtănnóirấtngọtngàolễphépvớiNguyệtnươngvàKimLiên,tựcoimìnhnhưem.SauđólạixinmờiTâyMônKhánhtớiđểbáiyết.NhưngNguyệtnươngbảo:

-Giagia tôi hômnay tớimiếuNgọcHoàngđể lễ cầu thọchoNgũnương.

Đoạngọiahoànđemtràramờiuống.MọingườichuyệntròvuivẻBìnhNhinhậnxétthấyTuyếtNgacóvẻnghèonàn,ítđồtrangsứcnhất.LátsauNguyệtnươngvàotrongdặnahoàndọntiệc.

Tiệcdọnlên,mọingườiquâyquầndựtiệc.NguyệtnươnglạimờicảbàmợcủamìnhvàmẹcủaKimLiên,hômđócũngcómặt,tớicùngchungvui.NguyệtnươngvàLýKiềuNhichủtọa.NgọcLâungồiđốidiệnvớiKimLiên.TuyếtNgathìcứđứnglênngồixuốngvìcònphảichỉhuybếpnúc.Bữatiệcbắtđầu.

NguyệtnươngthấyBìnhNhiđangcótangchồngmàkhôngkiêngcửgì,trái lạiuốngrượurấtnhiều,thìđíchthânđứngdậyrótrượumờiliềnliền.Lạigiụcmọingườicùnguốngnhiềuchovui,saođónói:

-Lúctrướcchịemgầnnhauchạyquachạylại,từhồiNhịnươngdọnnhàđixathìchịemchúngtôilúcnàocũngnhớ,vậymàNhịnươngchẳnghềtớithămchúngtôi.

NgọcLâunói:

-NếuhômnaykhôngphảilàsinhnhậtcủaNgũnươngthìNhịnươngđâucótớiđây.

BìnhNhinói:

-Đâuphảivậy,xinĐạinươngvàTamnươnghiểucho.Thứnhấtlàtôicótang,thứnhìlànhàchẳngcóai,muốnđếnlắmmàchẳngbiếtlàmsao.Nhânhômquamãntuầnbốnchínngày, lạicũngnhândịpsinhnhậtcủaNgũnươnghômnaynênmớitớiđượcĐoạnhỏi:

-ChẳnghaysinhnhậtcủaĐạinươngnhằmngàynào?

Nguyệtnươngcười:

-Cònlâulắm.

KimLiênbảo:

-Sinh nhật củaĐại nươngđúng vàongày rằm tháng tám, bữađórảnhxinmờiNhịnươngtớiđâychơi.

BìnhNhinói:

-Nhấtđịnhlàtôiphảitớirồi.

NgọcLâubảo:

-ĐêmnayNhịnươngởlạiđâytròchuyệnvớichịemchúngtôiđừngvềnhànữa,maihãyvề.

BìnhNhinói:

-Tôicũngmuốnở lại lắm,nhưngngặt lànhàrấtneongười, từkhinhàtôithấtlộctớigiờthìtrongnhàlạicàngvắngvẻ.Mớidọntớiđóthìgặpcáitangnhàtôinhàcửatrốngtrảichưathudọnđượcgìcả.GianhânthìthằngThiênHỷđãbỏđirồi,chỉcònthằngThiênPhúc,tôibâygiờchỉcòntrôngcậyởPhùngmamalàngườicũcủatôi,giúpđỡtôimọiviệc,vàtròchuyệnanủitôinhữnglúcbuồnmàthôi.

Nguyệtnươnghỏi:

-Phùngmamanămnayniênkỷbaonhiêurồi,coihiềnlànhthậtthàquá.

BìnhNhiđáp:

-Phùngmamanămnaysáumươituổi,chẳngcómụnconnào,chỉnhờvàoviệcmaimốimàsốngquangày.

KimLiênbảo:

-NếuởnhàđãcóPhùngmama thìNhịnươngở lạivớichúng tôimộtđêm,tưởngcũngkhôngsao.

Bâygiờgiađình thân thuộcnhàhọHoakhôngcóaiởđây,việcgìphảisợmàgiữgìnquánhưvậy?

NgọcLâunóithêm:

-Nhịnươngcứnghechúngtôiđi,bảoPhùngmamalấykiệuvềcoinhà,cònNhịnươngthìởlạiđâyvớichúngtôiđêmnay.

BìnhNhichỉcườikhôngđáp.RượuđượcmấytuầnthìPhanbàđứnglên trước, xinphép raphòngngoài.KimLiên cũng theomẹ.Trong

này,mọingườiépBìnhNhiuốngthêmrượu,BìnhNhinói:

-Tôikhônguốngđượcnhiều,uốngthếnàylàquálắmrồi.

KiềuNhibảo:

-SaoĐại nương vàTamnươngmời thìNhị nươnguống,màđếnlượt tôimời thìNhịnương lại từ chối vậy?Sao lại nhấtbên trọngnhấtbênkhinhnhưthế?

Nóixongrótrượuvàochunglớnmàmời.BìnhNhinói:

- Tôi quả không kham nổi nữa chứ không phải cố ý từ chối đâuNguyệtnươngbảo:

-ThìNhịnươngcứuốnghếtchungnàynữarồinghỉ.BìnhNhivângdạ, nhưng cứđể chung rượu trướcmặtmà trò chuyện chứ khônguống.NgọcLâuthấyXuânMaiđứnghầutiệcthìhỏi:

-Nươngnươngcủangươilàmgìởngoàiấyvậy?NgươimauramờicảPhanbàvànươngnươngcủangươivàođâychứ.

NóixonglạiquaysangnhắcNguyệtnươngthùtiếpBìnhNhi.XuânMairangoàirồitrởvàothưa:

- Lão nương khó ở, hiện đã đi ngủ, Ngũ nương cũng sắp trở vàoNguyệtnươngbảo:

-Ngũnươngtínhtìnhcòntrẻconquá,hômnaylàsinhnhậtcủamìnhthìmìnhlàchủtiệc,vậymàbỏcảkháchngồiđâyrồichạyđiđâunữakhôngbiết.

NóixongthìthấyKimLiêntrangđiểmlộnglẫybướcvào.

NgọcLâucườibảo:

-Bỏkháchngồiđâyrồivàophòngtrangđiểmlạiphảikhông?Diệnvớiaiởđâyvậy?

KimLiêncười khôngđáp, chỉbước tớiphátnhẹ lênvaiNgọcLâu.

NgọcLâubảo:

-Àà,giỏithật,bâygiờcótớimờirượuNhịnươngđâykhông?

BìnhNhivộinói:

-TôivừauốngchungrượulớncủaTamnươngđâykhôngkhamnổinữa.

KimLiênbảo:

-ĐólàphầnTamnương,saolạitínhvàophầncủatôi.ĐểtôimờiNhịnươngmộtchung.

NóixongrótmộtchunglớnhaitaynânglênđưachoBìnhNhi.BìnhNhitiếplấy,nhưngchỉđểtrướcmặtmàkhônguống.NguyệtnươngthấytrêntócKimLiêncócâytrâmchữ"thọ"tuyệtđẹpbènhỏi:

-Ngũnươngcócây trâmđẹpquá.Đểhômnào tôimướn thợ làmmộtchiếcnhưvậymớiđược.

BìnhNhinói:

-NếuĐạinươngthíchthứđóthìđểtôixinbiếu,khỏiphảimướnlàm.Ngàymai tôixinbiếumỗinươngnươngmộtcái.Chúchồng tôi lúccònlàmviệctrongcungđượcvuaban,thứnàyởngoàikhôngcó.

Nguyệtnươngcườibảo:

-ChúngtôiđôngquáNhịnươnglàmsaobiếuchohết.

Mọingườitiếptụccườinóichuyệntrò.Tớilúcmặttrờiđãngảvềtây,Phùngmamatừsaubếpra,mặtđỏgayvìrượu,nóivớiLýBìnhNhi:

-Bâygiờcôtínhvềchưa,đểbảokiệunóvàorước.Nguyệtnươngbảo:

-Nhịnươngkhôngvềđâu,lãocứlấykiệuvềtrướcđi.

BìnhNhinói:

-Nhàchẳngcóai,xinđểhômkhácsẽởlạivớicácnươngnương.

NgọcLâubảo:

-Nhịnươngcốchấplàmchochúngtôibuồn.Thôiđừngkêukiệuvàovội,đểđợigiagiachúngtôivềlưugiữnươngnươngmớiđược.

BìnhNhibiếtkhôngtừchốiđược,bènđưachìakhóanhàchoPhùngmamarồibảo:

-Cácvịnươngnươngđãcólòngnhưvậymàtôicòntừchốitứclàmangtộibấtkính,vậythìchìakhóađây,lãolấykiệumàvề,bảosángmailạiđóntôi.Lãoởnhàcùngmấyđứacoinhàchocẩnthận.

ĐoạnlạigọiPhùngmamatớigầnkềtaidặnnhỏmấycâu:

-BảoahoànNghênhXuânlấychìakhóanàyvàophòngtôimởcáirương lớn ra, trongcócáihộpđựng ít trâmquý,bảonó lấy rabốnchiếc,sángsớmmaiđemlạiđâychotôi.

Phùngmamavânglờiváichàomọingườimàluira.

LátsauNguyệtnươngmờiBìnhNhivàophòngmìnhuống trànghỉngơi.ĐạiAnchạyvàothưa:

-Giagiađãvề.

Rồilạibướcravénmànhmànói:

-Bẩmgiagia,cóHoanhịnươngởtrongphòng.

BìnhNhivộivàngđứngdậythìTâyMônKhánhđãvàotới.Haingườiváichàonhau.TâyMônKhánhmờiBìnhNhingồixuốngrồinói:

-HômnaytạimiếuNgọcHoàngcúnglớnlắm,tôibịNgôĐạoquangiữlạiuốngrượu,giờnàymớidứtramàvềđượcđó.ĐoạnquaylạibảoBìnhNhi:

-Hômnaymờitẩutẩuởlạiđâychovui.

NgọcLâunói:

-Nhịnươngcứnhấtđịnhđòivề,chịemchúngtôiphảimờimãimớiđượcđó.

BìnhNhinói:

-Nhàchẳngcóai,đinhưthếnàytôiquảkhôngđượcyêntâmchútnào.

TâyMônKhánhbảo:

- Có gìmà lo. Việc trộm đạo thìmấy hôm nay quan quân đi tuầnnghiêmngặtlắm.

Đoạnquaylạihỏithêthiếp:

-SaođểNhịtẩungồibuồnthếnày?Đãmờidùngrượuchưa?

NgọcLâuđáp:

-CómờirồinhưngNhịnươngnhấtđịnhchẳngchịuuốnggìcả.

TâyMônKhánhbảo:

-Cácnàngdởquá,đểtôimờiNhịnươngchovậy.

BìnhNhinói:

-Tôiuốngnhiềuquárồi,uốngnửakhôngnổiđâu.

TâyMônKhánhvẫnquaylạibảoahoàndọntiệc.Mọingườilạicùngngồi.TâyMônKhánhđích thânrót rượu,nhưngkhôngdùngchungnhỏmàdùngtoànthứchung lớn.Mọingườibắtđầuuống, thù tiếpvui vẻ ồn ào. Trong lúc uống rượu chuyện trò, TâyMônKhánh vàBìnhNhimắtquamày lại quá lộ liễu.Nguyệtnươngcảm thấykhócoi,bènđứngdậyvào trong tiếpchuyệnvớingườimợ.Trongnày,TâyMônKhánhcùngNgọcLâu,KimLiênvàBìnhNhiănuốngchotớicanhba.BìnhNhiuốngnhiềuđếnnỗikhôngđứng lênnổi,phải

nhờKimLiêndìu ra rửa tay.TâyMônKhánhcũng lảođảovàgặpNguyệtnươnghỏi:

-Đểngườitanghỉởđâubâygiờ?

Nguyệtnươngbảo:

-NgườitatớiđâymừngsinhnhậtcủaKimLiênthìđểnghỉtạiphòngKimLiên.

TâyMônKhánhlạihỏi:

-Thếcòntôi?

Nguyệtnươngbảo:

-Chàngmuốnnghỉởđâuthìnghỉ,haylàmuốntớiphòngNgũnươngnghỉchungvớingườitacũngđược.

TâyMônKhánhbậtcườibảo:

-Làmgìcóchuyệnđó.

NóixongcởiáongoàiđưachoTiểuNgọcbảo:

-ĐêmnaytanghỉtrongphòngĐạinương.

Nguyệtnươngbảo:

-Muốngầnchếtcòngiảvờ,lạimuốnchemắttôinữa.Nhưngchàngnằmđâythìbàmợtôinằmđâu?

TâyMônKhánhnói:

-NếuvậythìđểtôisangphòngNgọcLâuvậy.

Nóixong,tớiphòngNgọcLâu.

Sáng hôm sau, BìnhNhi trở dậy ngồi trước gương trang điểm, cóXuânMaiđứnghầu.BìnhNhibiếtXuânMailàahoànthântínđược

cảKimLiênlẫnTâyMônKhánhyêuquý,bènchoXuânMaimộtcáikẹpbằngvàng.XuânMaicảm tạ rồinói lại vớiKimLiên.KimLiêncũngcảmtạBìnhNhirồibảo:

-ThậtlàmphiềnNhịnươngquá,Nhịnươngviệcgìphảichonó.

BìnhNhinói:

-Gọilàthưởngchonó,Ngũnươngcónócũngđỡlắm.Trangđiểmxong,KimLiêngọiXuânMaimởcổnghoaviên,rồidẫnBìnhNhivàodạo chơi.BìnhNhi thấyởbức tường lúc trướcngăn cáchhai nhàbâygiờđãcómộtcáicửaănthôngbènhỏi:

-Quannhânđịnhchừngnàothìdùngtớicănnhàbênđó?

KimLiênđáp:

-Cũng chưadùng tới đâu.Hômnọ xembói, thấy nói thángHai làtháng tốt,giagia tôi sẽgọi thợ tới,đằng trướcsẽ làmmộtcáihoaviên,đằngsausẽlàmmộtcănnhàlầu,gọilàNgoạiHoaLâuđểchotôi.

Đangnói chuyện thì gia nhân củaNguyệt nương tớimời dùng trà.Kim Liên bènmời BìnhNhi vàmẹ tới phòng khách,mọi người ănbánhuống trà.Bỗng thấyPhùngmama tới,đưachoBìnhNhibốncáitrâmchữ"thọ",góitrongmộtcáikhăntay.BìnhNhimởra,tặngNguyệtnương,KiềuNhi,NgọcLâuvàTuyếtNga,mỗingườimộtcái.Nguyệtnươngbảo:

-LàmtốnkémNhịnươngnhưthếnàyđâuđược.

BìnhNhicười:

-Cógìđángđâu,đểcácnươngnươngdùnghoặcmuốnthưởngchoaicũngđược.

Bốnngườicùngcảmtạ,rồicàitrâmlênđầu.Nguyệtnươngbảo:

-NghenóilànhàNhịnươnghiệntạigầnchợbánđèn,nơiđórấtnáonhiệt,hômnàochịemchúngtôitớixemđènrồitớithămNhịnương

thìxinđừngnóilàvắngnhànhé.

BìnhNhinói:

-Tôichỉmongđượctiếprướccácvịmàthôi.

KimLiênbảo:

- Các thư thư chắc không biết ngày rằm này là sinh nhật củaNhịnươngđâyphảikhông?

Nguyệtnươngvộinói:

-ThếthìchịemmìnhphảitớichúcthọNhịnươngchứ.

BìnhNhicười:

-Cácnươngnươngtớilàvinhhạnhchotôilắm.

Sauíttuầntrà,Nguyệtnươnglạichobàytiệc.BìnhNhiănuốngtớigầnchiều,BìnhNhicònmuốnchàoTâyMônKhánh,nhưngNguyệtnươngbảo:

-Giagiatôiđiđâutừsớmrồi.

Đôibênchàonhau.BìnhNhilênkiệumàvề.

Hồi16

THÊTHIẾPĐICHƠI

Thấmthoắtđãtớingàyrằmthánggiêng.HômtrướcTâyMônKhánhđã sai Đại An đem lễ vật rất hậu tới chúc thọ BìnhNhi, kèm theodanhthiếpđềtênNgôNguyệtnương.BìnhNhinhậnxongbảo:

- Bữa trưóc ta đã làm nhọc lòng Đại nương, hôm nay khiến Đạinươngphảibậntâmthếnày.

ĐạiAnthưa:

-Xinnhịnươngđừngbậntâm,giagiavàĐạinươngtôiquýmếnNhịnươnglắm,hômnaycóchútlễmọnđểNhịnươngdùngmàthưởngchogianhân.

BìnhNhisaiNghênhXuânmangrượurađãiĐạiAn, lạichoít tiền.LúcĐạiAncáotừ,BìnhNhidặn:

-Vềthưavớicácnươngnươngrằngtasẽsaingườiđemthiếp tớimời.Xincácnươngnươngquábộquanglâmtớiđây.

ĐạiAnváichàomàvề.BìnhNhiviếtnămtấmthiếprồisaiPhùngmamađemtớimờiNguyệtnươngvàbốnngườithiếp,lạiviếtriêngmộttấmthiếp,bảoPhùngmamađưangầmchoTâyMônKhánh.

Hômsaulàngàyrằm,NguyệtnươngđểTuyếtNgaởlại trongnhà,rồicùngKiềuNhi,NgọcLâuvàKimLiênngồitrênbốncỗkiệutớichợđènở đườngSưTử.Bốn người ănmặc cực kỳ sang trọng, trangđiểmlộnglẫy,cóbốngianhântheohầulàĐạiAn,LaiHưng,LaiAnvàHọaĐồng.

Căn nhà của Bình Nhi cũng vào hạng sang, có lầu quay ra mặtđường,từcổngvào,haibêncóhànhlang,chínhgiữalàbagiannhàkhách,bêntronglàbagiannhàngủ,saunữalàbếp,bêncạnhtiếpgiápvớihoaviêncủaKiềuHoàngthân.

BìnhNhibiếtNguyệtnương thíchđèn,bènsaimua thậtnhiềuđèn

lồng đẹp treo lên lầu, nơi dọn tiệc Lát sau, Nguyệt nương và bangườithiếpcoiđènởchợxongthìđếnthẳngnhàBìnhNhi.BìnhNhiđích thân tiếpđón,mờivàophòngkháchngồi.Chủkháchuống tràchuyệntròchotớigầntrưathìlênlầudựtiệc.BìnhNhicógọihaicanữlàĐổngKiềuNhivàHànKimXuyếntớiđànhátmuavuichobữatiệc.

BìnhNhilạisaivénrèmlên,từbàntiệc,mọingườicóthểvừauốngrượu,vừanhìnxuốngchợđènnáonhiệtmuônmàuởdướiđường.Chợđènngàyrằmthánggiêngthuhútnamthanhnữtú,xengựadậpdìu,muônphầnvuimắt.NgọcLâuvàKimLiênthìnhìnkhôngchánmắt.ThỉnhthoảngKimLiêngiơtaytrỏmàbảo:

-Đạithưcoikìa,cáiđènkiađẹpkhông?

LúcthìgọiKiềuNhimàbảo:

-Nhịthưcoikìa,cáiđènlớnhìnhconcá,bêndướilạicónhữngđènnhỏlàmthànhmộtđàncácon,đẹpquá.

LúcthìgọiNgọcLâumàbảo:

-Tamthưcoikìa,đủthứđènhoa,đủthứhìnhthùlạmắt.

Nói xong bước ra bao lơn để nhìn xuống cho rõ. Thanh niên điđường,ngườinàocũngphảingólêntrầmtrồkhenngợisắcđẹpKimLiên.Ngườithìbảo:

-Chắclàconcháunhàcônghầunàođó.

Ngườithìnói:

-CũngcóthểlàthêthiếpgìcủaVươngtônquýthíchtớingắmđèn.

Cóngườilạinói:

-Hay làmộtcanữnàođượcgọi tớigiúpvui, rồi rađứngđóngắmchợđènchăng.

Cóngườihiểubiếtthìnói:

-Ôi, thanhcaoquýhóagìđâu,nàngđó làvợcủaDiêmvương, làthiếpcủaNgũđạoTướngquânđó.Nàngnàyaimàkhôngbiết,trướclàvợanhbánbánh,bâygiờlàthiếpcủaTâyMônKhánhquannhânđó.Chắchômnaytheobàvợlớntớiđâyxemđènđấythôi.

Mộtngườikhácnói:

-Nếuvậythìtôibiếtrồi,đólàPhanthị,vợVõĐạilangtrướcđâychứgì,PhanthịdandíuvớiTâyMônquannhân,VõĐạitớibắtghenởnhàVươngbàbịquannhânđảthươngrồisaubịđầuđộc.NgườiemlàVỡĐôđầutrởvềnổigiận,lỡtaygiếtLýNgoạiTruyệnrồibịđiđàyởMạnhChâuchứgì.NàngPhanthịnàylàthiếpcủaquannhân,gầnhainămnaymớilạithấyxuấtđầulộdiện.

Trongnày,NguyệtnươngthấyKimLiênđứngngoàilâubấttiện,bèngọivàobàntiệc.

Látsau,tiệcgầntàn,Nguyệtnươngđứngdậybảo:

-XinđểtôivàKiềuNhiđượcvềtrước,TamnươngvàNgũnươngởlạilàđượcrồi.Hômnaygiagiatôivắngnhà,ởnhàchẳngcóaicoisóc,tôikhôngđượcyêntâm.

BìnhNhinói:

- Không biết tôi có điều gì thất kính không,mà trời còn sớm, cơmchưadọnlên,Đạinươngđãđòivềvậy?Tuyđạigiakhôngcónhà,nhưngcòncóTứnươngviệcgìmàlo.Đểđếntối,khitrănglên,tôisẽxinđưabốnvịvề.

Nguyệtnươngnói:

-Tôikhônguốngđượcnhiều,xinchotôivềsớm,TamnươngvàNgũnươngthaymặttôiởđâycũngvậychứgì.

BìnhNhinói:

-Vậyđâuđược,hômtrướccácvịtiếpđãitôithếnàothìhômnaytôicũngphảitiếpđãilạinhưvậy.

Các vị tới đây là chuyện hiếmhoi, nhà cửa đây tuy chật chội, tiệcchẳngcómóngì ngon,nhưngxinđểcho tôi được tỏhết tấm lòngkínhmếncủatôi.

NóixongrótmộtchungrượunhỏđưachoNguyệtnương,mộtchungrượulớnđưachoKiềuNhi,đoạnnói:

- XinNhị nương dùng chung rượu này, với Nhị nương tôi xinmờichunglớn,cònvớiĐạinươngtôichỉdámmờichungnhỏthôi.

Nguyệt nương và Kiều Nhi đành phải uống hết. Sau đó Nguyệtnương thưởng ít tiềnchohaicanữ rồiđứngdậydặnNgọcLâuvàKimLiên:

-Haichúngtôivềtrước,tớitốisẽchogianhânđốtđènmangkiệutớiđónhaingườivề.

Nói xong quay sang BìnhNhimà cáo từ. Bình Nhi đưa hai ngườixuốnglầu,rồitrởlêntiếpNgọcLâuvàKimLiên.

Hôm đó TâyMônKhánh hẹnỨngBá Tước và TạHyĐại tới nhàuốngrượurồirủnhauđixemchợđèn.TớiđườngSưTử,TâyMônKhánhchợtnhớlàthêthiếpcủamìnhhiệnởtạinhàBìnhNhi,bènrủhaibạnquaytrở lại.Mớiquay lạiđượcvàibướcthìgặpTônThiênHóavàChúcThậtNiệmbướctớicườibảo:

-Suốtmấyngàynaykhôngthấyđạicađâu,chúngtôithậtmongnhớlắm.

ĐoạnquaylạimắngỨng,Tạ:

-Cònhaiôngtrờiđánhkia,đichơivớiđạicamàkhôngthèmnóichoanhemchúngtôibiếtnữa.

TâyMônKhánhcười:

-Chúcđệđừngnóng,tôicũngvừagặphọtrênđườngmàthôi.

ChúcThậtNiệmhỏi:

-Bâygiờcoichợđènxongrồi,mìnhtínhđiđâuđây?

TâyMônKhánhbảo:

-Nếumọingườikhôngbiếtđiđâuthìtôimờilêntửulầuuốngrượunóichuyện.Hoặclàtớinhàtôi,hômnayđámthêthiếpcủatôiđitớinhàngườitadựtiệchếtrồi.

ChúcThậtNiệmnói:

-Nếuvậythìmìnhnêntớitửulầuuốngrượu,rồisauđótớinhàLýQuếThưchơi.Hômnayngàylễmàđêmnaylạilàđêmnguyêntiêu,chắclàvuilắm.Hômnọtôicótới,QuếThưnóilàtừthángchạptớigiờtrongngườikhôngđượckhỏe,nànglạinóichẳngthấybóngdángđạicađâu,nàngđangmongđạicatớiphátkhócđó.Nếuhômnayđạicarảnhrangthìcũngnêntớiđó,cóchúngtôiđitheochovui.

TâyMônKhánhnhớtớilờihẹncủaBìnhNhitốinay,bènnói:

-Hômnaytôicũngcònchútviệcbận,haylàđểmaimìnhtới.Nhưngđámbạnbènhấtđịnhkhôngchịu,kéobừaTâyMônKhánhtớinhàhọLý.QuếKhanhđangđứngởcửa,thấyTâyMônKhánhvớibạnbètới,vộitiếprướcvàotrong.ChúcThậtNiệmcaogiọngbảo:

-MaumờiTamnươngrađây.Chúngtôitìmđượcquannhânrồi.

LýbàvịnvaiahoànbướcraváichàoTâyMônKhánhmànói:

-Lãokhôngdámtráchgìquannhân,nhưngkhônghiểu tạisao lâuquákhông thấyquannhânquang lâm tớiđây,hay làcónơivuivẻnàohơnrồi?

ChúcThậtNiệmngoạcmiệngcườibảo:

-Lãobàđoángiỏithật,hồinàyđạicatôicómộtnàngtuyệtsắc,ngàynàocũngvuivớinàngđó,cónghĩgìtớiQuếThưcủanhànàyđâu.Nếuhồinãychúngtôikhônggặpđạicaởchợđènmànhấtđịnhlôitớiđâythìđạicatôiđâucótới.Nếulãobàkhôngtinthìcứhỏimấybạntôiđâytấtrõ.

ĐoạnchỉvàoỨng,Tạhaingườimàbảo:

-Haiôngnày,haiôngtrờiđánhthánhvậtnàylúcnàochẳngtheosátđạicatôi.

Lýbàcườikhanhkháchbảo:

-Úngnhịgia, saokhôngbênhvựcchoquannhân?Tôi thìbiết làkhôngphảinhưvậyđâu.Chẳngqualàquannhânbậnrộnnhiềuviệcmàthôi,chứQuếThưnhàtôiđâuđếnnỗinào,chắcquannhâncũngkhôngchê.

TônThiênHóanói:

-Tôi thìcứsự thậtmànói,quannhânđâyquả làcómộtmỹnhânmới,nhưngkhôngphảiởđâyđâu,màlàởnơikhác.TâyMônKhánhcườigiơtaydọađánhTônThiênHóarồibảo:

-Mamađừngcónghelờihọ,họăngìmàđộcmồmđộcmiệnglắm.

Mọingườicùngcười.TâyMônKhánh lấy raba lạngbạc,đưachoQuếKhanhmàbảo:

-Hômnayngày lễ, để tôi dượcmời cácbạn tôi vuimột bữa.QuếKhanhkhôngchịunhận,màđưachoLýbà.Lýbànói:

-Nhưvậylàthếnào?Hômnaylàngàylễ,chúngtôiđâykhôngthểvìtìnhnghĩamàđãiquannhânvà liệtvịđâyhaysaomàphảiđểchoquannhântốnkém.Nhưvậylàchúngtôiđâychỉbiếtcótiềnthôihaysao?

ỨngBáTướcđứngdậycầmtiềnđưachoLýbàmàbảo:

-Thôi,cứnhậngiùmđirồidọntiệcchoanhemchúngtôimaumaulên.

Lýbàvừanóivàicâuchốitừ,vừacấtbạcvàotayáo,đoạnnói:

-Xincảmtạquannhân.

Nóixongđịnhquayvào,nhưngỨngBáTướcnói:

-Mamaà,xindừnglại,tôikểcâuchuyệncườichomànghe.Ngàytrước có một người khách phong lưu thường tới lui say mê mộtngườichịem.Mộthômlàmvẻnghèonànmàtới.Bàmẹtrongnhàthấyngườikháchlầnnàyquầnáolamlũthìkhôngthèmtiếprướcgìcả, để mặc người đó ngồi, một miếng trà cũng chẳng có. Ngườikháchnói:

"Mamaà,tôiđóiquá,cócơmchotôimộtbátđỡlòng".Lãobàđáp:

"Thờibuổinàycơmởđâumàsẵnvậy?"Ngườikháchnói:

"Nếukhôngcócơm thì thôi,xincho tôi thaunước rửacáimặtmộtchút".Lãobàđáp:

"Tôi khôngcó tiền trả tiềnnướcnênmấyhômnayngười ta khônggánhnước".Ngườikháchliềnlấyramườilạngbạcsángngời,bảođimuagiùmthaunướcrửamặt.Lãobàhoảngquá,líulưỡinói:

"dạdạ,đểtôimờiquannhânrửacơmrồiănmặt,chếtchết,đểquannhânănmặtrồirửacơm".

Mọingườicườiầmcảlên.Lãobàbảo:

-Nhịgiakhéokhôihài, tớiđây làkiếmchuyệnchọcphámuacười,làmgìcóchuyệnđó.

ỨngBáTướclạibảo:

-Lãovểnh tai ranghe tôinóiđâynày,quannhânchỉ thíchcóNgôNgânNhiởngõđàngkia, chứkhôngđểýgì tớiQuếThưnhà lãođâu.

Lãobàcười:

-Tôikhôngtin,NgânNhilàmsaosođượcvớiQuếThưnhàtôi.Vảlại quannhân với chúng tôi đây chẳnggì cũng là thân thích, dễ gìsớmchiều đoạn tuyệt được.Quannhân lại là người lịch lãm sành

sỏi, biết người biết của, biết ăn biết chơi, có conmắt tinh đời lắmchứ.

Nóixongquayvàolodọntiệc.LátsauQuếThưthathướtbướcra,ănmặcsangtrọng,trangđiểmlộnglẫy,váichàomọingười,nóicâuvạnphúc,rồikhépnépngồixuốngmộtbên.Ahoànđemtràra,QuếKhanhvàQuếThưnângtừngchungđưachomỗingười.

Bỗngthấybênngoàicómộtđámănmàykéotới,quỳngoàithềmvanxin:

-Ngàylễ,xinđạilãogiabốthí.

TâyMônKhánhmócraítbạcvụn,liệngrasân.Đámhànhkhấttranhnhaulượm,rồicúilạymàđi.

SauđóQuếThưmờiTâyMônKhánhvàmọingườinhậptiệc,QuếKhanhlothùtiếpmấyngườikia,cònQuếThưthìhầurượuriêngchoTâyMônKhánh,róttừngchungmàđưatậnmiệng,mặthoatươitỉnh,mắtphượnglonglanh,muônphầntìnhtứ.Rượuđượcvàituần,QuếKhanhvàQuếThư,mộtngườiđàntranh,mộtngườiđàntỳbà,vừađàn vừa hát. Khung cảnh bữa tiệc nguyên tiêu thật vô cùng hàohứng.Đangkhivuivẻ,lạicómộtđámngườinghèokhókéotớiquỳngoàithềm,trongđómộtngườicầmconvịtquay,mộtngườicầmhồrượunói:

-Nhân ngày lễ, chúng tôi có chút quà tới gọi là "hiếu thuận" quannhân.

TâyMônKhánhnhìnra,nhậnđượcvàingườiquenmặt,bènbảoahoànnhàhọLýdọnrượuthịtramộtcáibànngoàithềmchohọăn,sauđóbướcra thưởngtiền.Đámngườinàyănxongthìbàynhiềutròmúahát,ngoàisânđểtạƠn.Quangcảnhmuônphầnnáonhiệt.TâyMônKhánhcùngmọingườivuivẻvừauốngrượuvừacoi.

BỗngthấyĐạiAnphingựalạibướctớikềtaichủnóinhỏ:

-ĐạinươngvàNhịnươngvềnhà trước rồi.Hoanhịnươngsai tôimờigiagiatớingay.

TâyMônKhánhngầmbảoĐạiAndẫnngựarađợitạicổngsau,rồitiếptụcuốngrượu.TâyMônKhánhvờranhàsaurửatayrồiléntheocổngsau,lênngựamàđi.

Trong này,ứngBáTước sinh nghi chạy theo gọi. TâyMônKhánhquaylạibảo:

-Tôicóchútviệcnhàcầnkípphảivềngay,anhemcứởlạivuichơi.

LýbàsợTâyMônKhánhtớinhàNgôNgânNhi,bènsaigianhânđitheomộtquãng.GianhântrởvềthưalàTâyMônKhánhquảkhôngtớinhàNgânNhi.

BọnỨngBáTướcởlạivuichơitớiquácanhhaimớivề...

Hồi17

NÓNGLÒNGTÁIGIÁ

TâyMônKhánhtớinhàBìnhNhi,thấycổngngoàiđóngkỹthìbiếtlàđám thê thiếp của mình đã về hết. Đại An gọi Phùngmamamởcổng. TâyMôn Khánh xuống ngựa bước vào, Bình Nhi vội xuốngthềmtiếprước,cườibảo:

-GiáchàngtớisớmmộtchútthìđãgặpTamnươngvàNgũnươngrồi.Haingườivừamớivềxong.

Đạinương thì về từ sớm,nói rằngchàngkhôngcónhà.Chàng từđâutớiđâyvậy?

TâyMônKhánhđáp:

-HômnaytôicùngỨngnhịcavàTạHyĐạiđithămchợđèn,địnhghévàođâythìlạigặpmấyngườibạnrủđiuốngrượunghehát,dứtrakhôngđược.Mãitới lúcĐạiAntớigọi,tôisợnàngchờ,phảigiảvờđirửatayrồitheocổngsaumàđi.Khônglàmvậythìkhólòngmàtớiđâyđược.

BìnhNhinói:

-Cảmơnchàngđãnghĩtớiem.Cácnươngnươnghômnaycứđòivềsớm,emgiữmãicũngkhôngđược.

NóixonggọiahoàndọntiệcmờiTâyMônKhánh.Lúcđótrờiđãtối,trănglênsoivàomáilầu,BìnhNhisaiđốttấtcảđènlồng,ánhsánglung linh muôn phần thơ mộng. Bình Nhi rót một chung rượu lớnchuốcchoTâyMônKhánhrồiquỳxuốngnói:

-Thânemgiờnàygóabụakhôngnơinươngtựa,chỉcònbiếttrôngcậyvàochàng,xinchàngrủlòngđoáihoài,đừngchêemxấuxí.Emnguyệnlàmkẻdọngiườngtrảichiếuchochàng,cùngcácvịnươngnươngkếtlàmchịem.Lòngemrõrànglàvậy,chẳnghayýchàngrasao.

Nóixongnướcmắtđầmđìa.TâyMônKhánhvộinângdậymàbảo:

-Xinnàngđứngdậy,cảmơnnàngđãcólòng.TalàTâyMônKhánhxinhứarằngđợilúcnàngmãntangsẽbaobọcchonàng,nàngkhỏiphảibậntâm.Hômnaylàngàyvuimừngcủanàng,chúngmìnhhãynênvuivẻcùngnhaulàhơn.

Nói xong lại rótmột chung rượu đầymời lại Bình nhi. Sau đó haingườiđốiẩmchuyệntrò.TâyMônKhánhhỏi:

-Hômnaynànggọinhữngaitớihátvậy?

BìnhNhiđáp:

-HômnayemchogọiĐổngKiềuNhivàHànKimXuyếntớihát,cácnươngnươnghàilònglắm.

Hai người lại kề vai áp má mà chén đầy chén vơi. Tú Xuân vàNghênhXuânđứnghầurượu,luôntayrót.LátsauĐạiAnbướctớisụplạyBìnhNhinóicâuchúcthọ.BìnhNhivộiđứngdậyđáplễrồibảoNghênhXuân,cùngPhùngmamadọnrượuthịtđãiĐạiAn.TâyMônKhánhbảo:

-Ngườiănmauđirồivềnhàchosớm.

BìnhNhidặnthêm:

-Vềnhàcáccácnươngnươngcóhỏithìđừngnóilàgiagiaởđây.

ĐạiAnngừngănthưa:

-Tôibiếtrồi,tôisẽnóilàgiagianghỉtạinhàngườibạnnàođó,sángmaitôisẽtớirướcvề.

TâyMônKhánhgậtđầukhôngnói.BìnhNhibảo:

-Thằngnàycoivậymàlanhlợi,đểhômnàotathưởngchoítquầnáogiàydépmàmang.

Đoạnquay lạibảoNghênhXuân lấy ít tiền thưởngchoĐạiAn.Đại

An ăn xong, nhận tiền rồi cúi lạymà về. Hai người lại tiếp tục ănuống.BìnhNhihỏi:

-Chừngnàothìchàngmớidùngtớingôinhàđó?

TâyMônKhánhđáp:

-TôiđangđịnhlàsangthángHaisẽgọithợtớilàmlạihết,phíatrướccho làmhoaviên,cógiảsơncâycảnh,phíasausẽchodựngmộtngôilầungắmhoa.

BìnhNhinói:

-Hiệntrongnhà,emcòngiữđượcbamươitưcântrầmhương,haitrămcânbạchlạpvànhiềuthứcầndùngkhác.Naymaithudọnxongxuôi,chàngnhớdànhchoemmộtchỗởtrongnhà.Nếuchàngkhôngchêemxấuxí thìxinnóigiùmvớiĐạinươngvàcácnươngnươngrằngemnguyện làmemcủamọingười,miễncónơinương tựa làđượcrồi.

Nóixongmắtlạiđỏhoe,TâyMônKhánhvộirútkhănlaunướcmắtchoBìnhNhirồibảo:

-Ýnàngthếnàotađãrõcảrồi,xinnàngcứyêntâm.Chờnàngmãntang,sẽcóphòngriêngchonàng,chẳnglẽcướinàngvềrồikhôngcóchỗchonàngởhaysao?BìnhNhinói:

-Nếuchàngthậtlòngmuốncướiemthìnaymailàmnhàlớn,choemởchungvớiNgũnương,emmếnNgũnươnglắm.Tamnươngxemracũngtốt,emthấyTamnươngvàNgũnươngcóvẻthânthiết.

NhưngcònĐại nương thì quả thậtemchưahiểu tính tình thếnàonêncũngngạilắm.

TâyMônKhánhbảo:

-Đạinươngcủa tôicoivậymà tốt lắm,nếukhông thì làmsaobaodungđượcbốnnămngườinhưhiệnnay.Maimốttasẽphátường,chohainhàchungmộtvàsẽcónhàchonàngở.

Nàngđãchịuchưa?

BìnhNhinói:

-Nhưvậythìmaymắnchoemquárồicòngì.

Haingườitròchuyệntớigầncanhnămmớicùngnhauđinghỉ.Sánghômsau,BìnhNhithứcdậy,trangđiểmxong,saiNghênhXuânđemcháothịtlênchoTâyMônKhánhlótlòng.Sauđótiệcrượulạiđượcdọnrachohaingườiđốiẩm.Đangvuivẻ thìĐạiAnđemngựa tớiđónchủ.TâyMônKhánhhỏi:

-Nhàcóchuyệngìkhông?

ĐạiAnthưa:

-CómấyvịkháchXuyênQuảngđangđợigiagiaởnhà.Hìnhnhưlàvềchuyệntiềnbạcgìthìphải.

Đạinươngsaitôiđóngiagiavềngay.

TâyMônKhánhhỏi:

-Ngươikhôngnóilàtađangởđâychứ?

ĐạiAnthưa:

-Tôiđâudámnóivậy?

TâyMônKhánhbảo:

-Đạinươngngươithậtchẳnghiểugì,nếulàchuyệntiềnbạcthìcứbảoPhónhịthúclolàđượcrồi,phảigọitavềlàmgì.ĐạiAnthưa:

-Phó nhị thúc cũng có tới nói chuyện rồi, nhưngmấy vị khách đónhấtđịnhngồiđợigiagiavề,nghenhư làcònphảikýhợpđồnggìđó.

BìnhNhibảo:

- Chuyện buôn bán làm ăn là quan trọng, Đại nương lại chomời,chàngkhôngvềebấttiện.

TâyMônKhánhtứcgiậnbảo:

-Chuyệnbuônbánlàmănthìcứtớitiệm,tiệmcủatôilớnnhấthuyệnThanh Hà này, ai lại không biết, ở đó có người đại diện tôi nóichuyện,vậymàcòntớinhàtôi,gặpvợtôilàmgì.

BìnhNhibảo:

-Chuyệnlàmănbuônbán,khôngnênlàmmíchlòngbạnhàng,gâythùchuốcoán.Chàngngheemnênvềnhàloviệcthìhơn.Việcxongthìchànglạitớivớiem.

TâyMônKhánhnghelời,đứngdậymàrửamặt,độikhănmặcáo,rồilênngựavềnhà.Tớinhà,thấybốnnămngườithươnggiachờsẵn,bènvàotínhtoántiềnnong,kýkếthợpđồng,tiễnkháchrồitớiphòngKimLiên.KimLiênhỏi:

-Đêmquachàngởđâu?Maunói thật ra, không thì tôi chẳngchịuyênđâu.

TâyMônKhánhđáp:

-HômquatôibiếtlàcácnàngăntiệcởnhàHoanhịnương,nêntớichợ đèn xem đèn rồi định đến đó chung vui, không ngờ gặpmấyngườibạn,họkéođiuốngrượunghehát,bâygiờnhờgianhântớigọimớivềđượcđó.KimLiênbảo:

-Khôngphảivậy,chàngnóidốiitôirồi.Condâmphụnàogiữchàngtừhômquatớinay?Chàngphảinóira.CònthằngĐạiAnkhốnkiếpnữa,chỉgiỏinóidốicheđậychochủ.Hômquanóvềnhà,Đạinươnghỏichàngđâu,nónóilàchàngđicoichợđènrồicùngbạnbètớinhàLýQuếThư,dặnnólàhômnaytớiđón.Đếnlúctôihỏinóthìnóchỉcườimàkhôngđáp.GặnghỏithìnómớinóilàchàngởnhàHoanhịnươngởđườngSưTử.Khônghiểunónóiđốihaychàngdạynónóidốivậy?

TâyMônKhánhnói:

-Tôimàlạidạynónóidốihaysao?Quảthật làchiềuhômquatôicùngchúngbạnuốngrượuởnhàLýQuếThư,lúcđóthằngĐạiAncũng cómặt. Sau thìHoa nhị nương cho người tớimời tôi lại, rótrượu cho tôi uống rồi khóc lóc kể lể tình cảnhbơ vơ khôngngườinương tựa, xin tôi cưới về để làm chị em với nàng. Lại hỏi tôi vềchuyệnlàmnhàvàchobiếtrằngcòngiữđượcrấtnhiềutrầmhươngvàbạch lạpcùngcácvậtdụngcần thiết.Nhịnương lạimuốncùngđượcở chung với nàng vì kínhmếnnàng lắm, chỉ sợnàng khôngchịumàthôi.KimLiêndịugiọng:

-Vậycũngđược,tôiởđâynhiềukhicũngbuồn,cóHoanhịnươnglàmbạnthìcòngìbằng,chỉsợlòngngườitakhônggiốnglòngtôimàthôi,chứănhếtnhiều,ởhếtmấy.TuynhiênchàngcũngnênnóiquavớiĐạinươngmộttiếngchophảiđạo.TâyMônKhánhnói:

-Nóivậychứcógìgấpđâu,tangchồngngườitachưahếtmà.Nóixongthấytrongngườimỏimệtđaunhức,liềngọiXuânMailênđấmbóp.Látsaucũngkhôngđỡ,KimLiênbảo:

-Haylàcảmmạo,đểchomờilangytớimớiđược.

NóixongchogọiĐạiAnvào,bảocầmthiếpđimờilangy.

Tây Môn Khánh tuy có bệnh đau lưng nhưng chưa đến nỗi trầmtrọng,uốngthuốcvàothìhômsauđãcóthểđilạiđượcnhưthường.HômđóBìnhNhi soạn tiền ra, chỉ giữ lạimột ít đủ dùng, còn baonhiêu đưa hết choTâyMônKhánh để giúp vào việc làmnhà. TâyMônKhánh lựa ngàymồng tám tháng hai thì gọi thợ tới, lại lấy ranămtrămlạngbạc,giaochogianhânthântínđểmuavậtliệuvàtrảcông thợ. Ngôi nhà họHoa cũ sẽ được sửa sang lại, tường ngăngiữahainhàđượcphábỏđi,nhữngđường,nhữngcổngmớiđượcdựngnên,nhàlầumới,vườnhoamới,nhấtnhấtđềuđượcxếpđặtkỹcàng.Ngàygiờ thấm thoắt,đầu thángba làmãnhạn trămngàycủaHoaTửHư,BìnhNhimờiTâyMônKhánhtớibànvềviệclàmlễhỏathiêulinhvịTửHư.Bàntínhxong,BìnhNhinói:

- Sau đó tùy chàng định đoạt, cưới tôi về cho làm thứ mấy cũngđược,tôinguyệnhầuhạchàngsuốtđời.

Nóixongnướcmắtròngròng.TâyMônKhánhbảo:

-Nàng đừng buồn phiền, việc của chúngmình, tôi đã nói vớiNgũnươngrồi.Nhàởcủanàngcũnglàmxongrồi,chỉcòncưóinàngvềlàxong.

BìnhNhinói:

-Chàng đã có lòngmuốn cưới em, thì được về nhà chàng em cóchếtcũngyênlòng.Hiệntạiemởđâymỗingàydàibằngmộtnăm.

TâyMônKhánhbảo:

-Tahiểulòngnàngrồi.BìnhNhinói:

-Em làm lễ thiêu linh xong thì chàngcó thể choemvềở vớiNgũnươngíthôm,đợinhàcửachưngdọnxongxuôithìsẽchoemsangnhàmới.Chàng vềnói trước vớiNgũnươngđi.NgàymồngmườithángBanàylàtrămngàycủaTửHư,emchomờicácvị tăngđếntụngkinhlàmlễthiêulinh.Sauđóthìchàngloliệuchoem.

-TâyMônKhánhđồngý.TốihômđóngủlạinhàBìnhNhi.

HômsauTâyMônKhánhvềnhàkểhết lạichoKimLiênnghe.KimLiênnói:

- Tôi thì thế nào cũngđược, nhưng chàngphải nói vớiĐại nươngtrước,kẻolạibảotôilộngquyền.

TâyMônKhánhkhenphải,tớiphòngNguyệtnương.LúcđóNguyệtnương đang chải đầu, Tây Môn Khánh ngồi bên kể lại đầu đuôichuyệnmìnhvớiBìnhNhi,Nguyệtnươngnghexongbảo:

-Chàngcướingười tacónhiềuđiềubất tiện.Thứnhất làngười tađang còn tang chồng, thứnhì là chàng vốn là bạn thân của chồngngười ta, thứba,chàngmua lạinhàcủachồngngười ta,đanggiữcủacảigiùmngườita,nếucướivềtấtanhemquyếnthuộcnhàhọHoasẽnghinanrồilạikiệncáolôithôi.Khôngphảilàtôingăncảngìchàng,nhưngtôicứthậttìnhmànóinghehaykhônglàtùychàng.

TâyMônKhánhtrầmngâmkhôngnói.LátsautrởlạiphòngKimLiên.KimLiênhỏi:

-Đạinươngnóisao?

TâyMônKhánhthuậtlạilờiNguyệtnương,KimLiênbảo:

-Đạinươngnóicũngđúng.Chànglàbạnthâncủachồngngườita,lạimuanhàcủangười ta, rồibâygiờ lạicướingười ta, tấtaicũngphảinghingờ.Thậtkhónghĩ.

TâyMônKhánhhỏi:

-Nhưvậytôiphảitrảlờingườitanhưthếnàođây?

KimLiênbảo:

- Trả lời thì không khó, chàng cứ tới nói là chỗ ở của tôi hiện tạikhôngthuậntiện.Vảlạichưahếttangmàtớiởchungthìcũngkhó.Thôithìđợiítngàynữa,khinhàcửaxếpdọnxongxuôisẽtính.Làmgấpgápquáethiênhạđàmtiếu.Đạikháicứnóinhưvậylàđược.

TâyMônKhánhnghexongmừng lắm, tớingaynhàBìnhNhi.BìnhNhihỏi:

-Chuyệntớiđâurồi?

TâyMônKhánhđáp:

-KimLiênbảolàđợilonhàcửachonàngxongxuôirồiđónnàngvềcũngkhôngmuộn.ChỗKimLiênởhiệntạicũngkhôngthuậntiệnởchung.Vảlạinàngchưamãntang,cướinàngvềchỉsợđámanhembênchồngnànglàmtôilôithôi.Lúcđóphiềnphứclắm.

BìnhNhinói:

-Chuyệngìchứchuyệnlấychồngcủatôithìbênchồngcũkhôngnóigìđượcđâu.Tụcngữcónói:

Lúcnhỏlấychồnglàdochamẹ,lúclớnlấychồnglàdomình",anh

embênchồngtôi làmsaocanthiệpđược?Xinchàngcứyênlòng,cứloxúctiếnlàhơn.Cònnhàcửathìbaogiờmớixong?

TâyMônKhánhđáp:

-Tôiđãdặnthợrồi,phải lo làmnhàchonàngtrước,chắc là thángnămthìhoàntoàn.

BìnhNhibảo:

-Thôivậycũngđược, tôiđànhrángchờtớingàyđó,chỉxinchàngnhớđốcthúcthợlàmchosớm.

Nóixongbảoahoàndọnrượu lênhaingườicùnguống.Thờigianthấmthoắt,khoảnghai thángsauthìviệc làmnhàđãtạmxong,chỉcòn trang hoàng trần thiết là hoàn tất. Một hôm vào thượng tuầnthángnăm,BìnhNhidọntiệcmờiTâyMônKhánhtớibàntính,địnhlàngàyrằmthángNămthìmờicácvịtăngtớitụngkinhlàmlễthiêulinhrồisauđóchọnngàytốtđểTâyMônKhánhlàmđámcưới.TâyMônKhánhhỏi:

-LiệucómờimấyanhemhọHoatớikhông?

BìnhNhiđáp:

-Tôisẽgửichomỗingườimộtthiếpbáotin,ailạihaykhôngtùyý.

Mọiviệcđịnhxong,ngàyrằmthángNămBìnhNhichomờimườihaivị tăng của chùaBáoân tới nhà tụng kinh làm lễ.TâyMônKhánhđưatiềnchoĐạiAnbảođemtớichoBìnhNhilàmtiệcđoạntang,rồidặn rằng khoảng quá trưa đem ngựa tới nhà Ứng Bá Tước đónmình.

HômđócũnglàngàysinhnhậtcủaỨngBáTước.TâyMônKhánhđemlễvậtvàtiềnbạctớimừng.

Trongtiệccóđủmặtbạnbè,lạimờicảhaicanữtớihátmuavui.TâyMônKhánhcóthưởngtiềnchuđáo.

TiệctớiquátrưathìĐạiAnmangngựatớiđón.TâyMônKhánhđưa

mắtchoĐạiAnrồibướcrangoàivờmắng:

-Thằngngukia,nhàcóchuyệngìmaunóithậtkhôngthìđừngtráchta.Màycóbiết làỨngnhịgiađâymộtnămcómấyngàysinhnhậtkhôngmàmàydámmangngựatớiđóntavề?Aisaimàytớiđây?ĐạiAnvờrunsợthưa:

-Khôngai sai cả,nhưng tôi thấy trời cũngmuộn rồi, sợgiagiavềnênđemngựatớiđợimàthôi.

ỨngBáTướcvồnvãsaigianhândọnrượuthịtđãiĐạiAn.Látsau,TâyMônKhánhvờbướctớigầnhỏinhỏ:

-HômnaycónhữngaitớinhàHoanhịnương?

ĐạiAnđáp:

-Cũngchẳngcóai.HoaTamthìvềquêrồi.HoaTứthìngheđâulàđaukhôngtớiđược,chỉcóhaivợchồngHoaĐạitớimàthôi.Ngườichồngvềtrước,ngườivợỞlại,đượcnhịnươngtặngchomườilạngbạcvàmấybộquầnáo,lúcvềcòncúilạytạƠn.

TâyMônKhánhhỏi:

-VợHoaĐạicónóigìkhông?

ĐạiAnthưa:

-BàtacũngbiếtlàNhịnươngsắplàmvợgiagianênlúcvềcónói,khinàogiagiacướiNhịnươngvềrồibàtasẽtớithăm.

TâyMônKhánhhỏigặng:

-Thậtvậysao?Màycónóiláokhông?

ĐạiAnđáp:

-Tôiđâudámnóiláo.

TâyMônKhánhmừnglắm,lạihỏi:

-Cúngkiếngxongchưa?

ĐạiAnđáp:

-Cáchòathượngvềcảrồi,bàivịcũngđốtrồi,Nhịnươngdặnlàmờigiagiatớisớmmộtchút.

TâyMônKhánhbảo:

-Đượcrồi,màyrangoàichờta.ĐạiAnđứngdậyđịnhrangoài lấyngựathìbịỨngBáTướcđứngbêntrongrìnhnghe,nhảyranắmlạibảo:

-Thằngcẩutrệnày,cóchuyệngìthìmàycũngphảinóichứ.Thìrachủmàysắpcóchuyệnvuimừngmàmàyđịnhgiấuchúngtaophảikhông?

TâyMônKhánhbảo:

-Làmcáigìmàcứoangoanglênvậy?

ỨngBáTướcbảo.

-Đạicanếumuốngiấuthìtôikhôngnóinữa.

Đoạn quay vào bàn tiệc. TâyMôn Khánh vào theo. BỗngỨng BáTướcnắmtayTâyMônKhánhmàbảo:

-Đạicacóchuyệnvuimừngmàgiấuanhem.Chuyệnnhưthếmàkhôngchịunóivớianhemmộttiếng,thànhragiờnàyanhemcũngchưabiếtchuyệnvuiđódãhoànthànhchưa.Xinđạicanóihếtchoanhemngheđi.Anhemkếtnghĩavớinhauđể làmgì?Đạicacóchuyệnvuihaybuồncũngphảiđểanhemchiasẻ,nếucầnnhảyvàonướclửa,anhemcũngchẳngtừnan.Anhemđốivớiđạicanhưvậymàđạicanỡgiấuanhemsao?

TạHyĐạitiếplời:

-ĐạicakhôngnóithìngàymaianhemtớinóihếtchoLýQuếThưvà

NgôNgânNhinghe.

TâyMônKhánhcườibảo:

-Nếuvậythìtôixinnóiđây,chuyệnvuicủatôiđãxếpđặtxongxuôicảrồi,anhemmừngcho.

TạHyĐạinói:

-Ngàymaiđạicacướivợmới,chúngtôisẽtớichúcmừng,xinđạicachochuẩnbịcơmrượu,gọibabốncanữtớiđểchúngtôichiavuivớichứ.

TâyMônKhánhbảo:

-Cáiđóviệcgìphảinhắc,nhấtđịnhlàtôiphảimờiđôngđủanhem.

ChúcThậtNiệmnói:

-Riêngtôithìtiệnđâyxindângđạicatrướcmộtchungrượumừng.

Nóixongcầmchung,bảoỨngBáTướcrótrượu,TạHyĐạibưngđồăn,lạigọicanữtớigầnrồitấtcảcùngquỳxuốngdângcácthứlêntrong tiếng hát chúcmừng du dương. TâyMôn Khánh vui vẻ tiếpchungrượumàuống,gắpđồănmàăn.ChúcThậtNiệmliêntiếpmờiTâyMônKhánhthêmbabốnchungrượulớnnữa,đoạnnói:

-Hômnàođại ca cho chúng tôi ăn thì nhớgọi hai ca nữnàymớiđược.

Rồiquaybảohaicanữ:

-Hômđóthiếuhaingườilàkhôngđượcđó.

HaicanữtạƠnrồithưa:

-Nhấtđịnhlàchúngtôiphảitớihầurồi.

Mọingườitrởvềchỗngồitiếptụcănuốngchuyệntrò.Tớichiều,TâyMônKhánhnóngruộtđứngdậycáotừnhưngỨngBáTướccứcố

lưugiữ.TạHyĐạibảo:

-Ứngnhịcanênđểđạicađikẻotrễviệc,khiếntẩutẩukhôngvui.

ỨngBáTướcbuôngtayra.TâyMônKhánhvộicáotừrồilênngựatớithẳngnhàBìnhNhi.Trongnhàđènnếnrựcrỡ,BìnhNhiđãcởibỏđồtang,trangđiểmrựcrỡ,ănmặclộnglẫyđangtươicườingồichờbênbàntiệcthịnhsoạndọnsẵn.BìnhNhimờiTâyMônKhánhvào,tựtayrótmộtchungrượulớn,sụplạybốnlạyrồinângchungrượulênnói:

-Hômnay lễ thiêu linhđãxong,xinchàngđoáihoài tới tôi,cho tôiđượcvuivẻ theovềhầuhạchochàng.TâyMônKhánh tiếpchungrượuuốngcạnrồinângBìnhNhidậy:

- Vậy là vuimừng rồi, nàng đừng lo lắng gì nữa.Hômnay hai vợchồngHoaĐạitớiđâycónóigìkhông?

BìnhNhiđáp:

-Ăn tiệc trưaxong, tôicónóivớihaivợchồngHoaĐạivềchuyệnchúngmình,cảhaivợchồngđềubảolànênlắm,cònhẹnrằnghômnào tôi về với chàng rồi, người vợ sẽđến thăm.Tôi có tặngmườilạngbạcvàmấybộquầnáo.LúcvềcònlạytạƠntôinữa.

TâyMônKhánhbảo:

-Nhưvậycũngyên,khỏisợlôithôisaunày.Haingườibắtđầunhậptiệc.NghênhXuânvàTúXuânđứnghầu.Haingườiđốiẩmvuicười.Thậtlà"Tuổitheotìnhmàtrẻ.Rượuvìcảnhthêmnhiều".BìnhNhithìvuimừngvôhạn,lúcnàocũngcười.Látsauhỏi:

- Hồi nãy chàng uống rượu bênỨng nhị gia. Đại An tớimời,mọingườicóbiếtkhông?

TâyMônKhánhbảo:

-ỨngnhịgiađoánrarồiépĐạiAnphảitiếtlộmấycâu.Thếlàđámanhemồnàocảlên,họrótrượuchúcmừngvàhẹnlàsẽtớichungvui.Tớilúctôixinvềhọcònđịnhgiữlại,mãimớichịubuôngtha.

BìnhNhicườibảo:

-Họbuôngthachàngthìmớithúchứ.TâyMônKhánhthấyBìnhNhiquá vui uống nhiều, ăn nói không còn giữ gìn, miệng cười chúmchím,sóngmắtlonglanhthìtựnhiên,cảmthấytìnhđậmýnồng,bèndắttayBìnhNhivàophòng...

Hồi18

TÌNHĐỜITHAYĐỔI

NgàyhaimươithángnămlàsinhnhậtcủaChuThủbịỞSoáiphủ.TâyMônKhánhchosoạn lễvậthậuhĩ, rồicưỡiconbạchmã,dẫntheo bốn đứa gia nhân, tới nhà họChu chúc thọ. TâyMônKhánhđượcmờiở lạidùng tiệc.Trong tiệccóquanĐềhìnhhọHạ,quanĐoànluyệnhọTrương,cácquanThiênhộhọKinhhọHạvàđôngđủcácvõquan.Tiếngcườinóiồnào,tiếngcahátvanglừng,lạicócảmộtphươngtuồngđượcgọitớidiễnmuavui,khungcảnhthậttưngbừngkhôngsaokểxiết.

ĐạiAnđưachủtớinhàhọChuthìquayvề.Tớichiềumớidẫnngựalạirước.KhitớiđườngTâyNhaithìgặpPhùngmama,bènhỏi:

-Mamađiđâuvậy?

Phùngmamađáp:

-Nhịnươngsaitôiđếnmờigiagiatớinóichuyện.

ĐạiAnđáp:

-GiagiatôihiệnđangdựtiệcsinhnhậttạinhàChulãogia,tôiđangtớiđónvềđây,đểtôithưalạicho.

Phùngmamabảo:

-Nhớnóigiùmnhé,Nhịnươngchờlắmđó.

ĐạiAntớiThủBịphủthìbuổitiệcvãncònđangtiếpdiễn,liềntớichỗTâyMônKhánhkềtainóinhỏ:

-TôiđiđườnggặpPhùngmama.Nhịnươngsaimamatớithỉnhgiagia,cóchuyệnmuốnnói.

TâyMônKhánhnghexong,địnhđứngdậycáotừ,nhưngChuThủbịkhôngchịu,thânrótrượutớimời.TâyMônKhánhnói:

-Mong ơn đại nhân cho tôi về, ở nhà có chút việc cần. Hôm naykhôngthểởlâu,xinđạinhânthứtội.

NóixongnângchunguốngcạnrồicáotừmàlênngựatớithẳngnhàBìnhNhi,rồichoĐạiAnvề,dặnlàhômsautớiđón.BìnhNhirađónvào, rót trà mời rồi bàn tính chuyện sống chung. Hai người thỏathuậnlàngàyhaimươibốnlàmlễrồimồngbốnthángsáusẽrướcBìnhNhi. Bàn tính xong xuôi, BìnhNhi vuimừng lắm, sai NghênhXuândọntiệcrượu,rồicùngTâyMônKhánhkềvaiănuống.RượuđượcvàituầnTâyMônKhánhthấyđaulưng,đaubụngdữdội,mặttáimét,ngồikhôngvững.BìnhNhirấtđỗihoảngsợkhôngbiết làmsao.TâyMônKhánhnénđau,kểlạichoBìnhNhinghevềbệnhđaulưng sẵn có, lại thêm lúc trước leo tường bị ngã, lang y tới chẩnmạchcho thuốc khỏi, nhưngkhônghiểu saohômnay tựnhiên trởbệnh.BìnhNhinghexongbảo:

-NếuvậythìđểtôibảoPhùngmamatớimờivịlangyđóngay.

TâyMônKhánhnói:

-Chỉsợkhôngkhỏi.BìnhNhibảo:

-Nếuvậythìbảomờivịlangynàodanhtiếngởđâytớigấp.

TâyMônKhánhđauquákhôngnóiđượcchỉgậtđầu.BìnhNhivộisaiPhùngmamađimờingaydanhyTươngTrúcSơntới.Chỉ látsau,TươngTrúcSơnmangtúithuốctới.LangyTươngTrúcSơnnàytuổichưaquábamươi,códiệnmạokhôingô,mythanhmụctú,cốtcáchphonglưu.LúcđóTâyMônKhánhđãvàogiườngnằm.TươngTrúcSơnbướcvào,BìnhNhitạmlánhmặtvàotrong,nhưnglạighémắtnhìnra.TươngTrúcSơncầmtayTâyMônKhánhbắtmạch,látsaunói:

-Bệnhnàycủađạinhânphầnlàdothọthươnglúctrước,phầnlàdodươngkhísuymàsinhra.

Nóixongkêđơn,dặncắtmườithang.BìnhNhisaiNghênhXuângóiítbạcđemra.TươngTrúcSơnnhậnbạcrồivề,hoàntoànkhôngbiếtlàđãchữabệnhchoTâyMônKhánh.

TâyMônKhánhvềnhà,saisắcthuốcuốngliềntrongmấyngày,cảmthấyhếtđau,bèntrởlạithămBìnhNhi.Mớingồixuốngđãnghebênngoàicótiếnggọicổng,Phùngmamaramởcổng.ĐạiAnbướcvào.

TâyMônKhánhhỏi:

-Tađãdặnlàngàymaihãytớiđón,vậymàvừatớiđâylàngươiđãtớitheo,cóchuyệngìvậy?

ĐạiAnsợhãiđứngngoàirèmthưa:

-Côvàcậukhônghiểusaotrởvềnhàthìnhlình,đemtheocảđồđạchòmxiểngnữa.

TâyMônKhánhngạcnhiên,khônghiểuchuyệngì,vội lênngựavềnhà.Bướcvàođãthấycongái,conrểchạyra.Trongnhàhòmxiểnggiường tủ chở tới ngổnngang.TâyMônKhánh lo lắnghỏi nguyêndo.

ConrểlàKínhTếquỳxuốngkhócmàthưa:

-Đềđốctạitriềubịcácquanđồngtriềuhặctội,thánhthượngralệnhgiamlạichờtrịtội.Giaquyếntrongnhàđềubịphátvãnglàmlínhthú.Mộtchứcviệctrongphủvộitớibáotinchochaconhay,chaconsợquávộibảođemvợconvàđồđạcvềnươngnhờnhạcgiatạmtrongítngày.Chaconhiện tớinhàcôconởĐôngKinhdòxét tìnhhình.SaunàychuyệndànxếpyênthìchaconxintạƠnnhạcgia.

TâyMônKhánhhỏi:

-Phụthânngươicóthưtừgìchotakhông?

TrầnKínhTếthưa:

-Dạcó.

Nóixongrútláthưtrongtayáora.TâyMônKhánhcầmlấycoi,láthưviếtnhưsau:

"Vùng biên giới có chuyện bất an, giặc xâm phạm địa giới HùngChâu.VươngThượng thưởBinhbộkhôngchịuphátbinh tớicứu,quanbinhđịaphươngthấttrận,chonênliênlụytớiDươngĐềđốc.Đềđốcbịđànhặc, thánh thượngnổigiận,hạ lệnh tốnggiam,chờđemrathẩmvấntạiTamPhápty.Cácthuộccấpcùnggiaquyếnhọhàngđềubịphátvãnglàmlínhthú.Tôiđượctin,chântayrụngrời,khôngbiếttínhsao,bènchovợchồngnóđemđồđạcvềnươngnhờthân gia ít ngày. Còn tôi thì sẽ tới kinh ngay, tới nhà em rể tôi làTrươngThếLiêmđểdòtintức.Nếuchuyệnyên,tôisẽgọivợchồngnóvềvàsẽtạƠnthângia.Tôicũngcóchovợchồngnóđemđếnnăm trăm lạngđể thângia tùynghi coi sóccho.Thưbất tậnngôn.TrầnHồng".

TâyMônKhánhđọcxonglosợlắm,nhưngvẫntỏrabìnhtĩnh,bảoNguyệtnươngchodọntiệckhoảnđãicongáivàrể,rồisaigianhândọndẹpbagiannhàphíađông, chuyểnhòmxiểngđồđạc tới chocongáivàrểở.TrầnKínhTếlại lấyranămtrămlạngđưachoTâyMônKhánh. TâyMônKhánh bảoNguyệt nương cất giữ, rồi lấy ranămlạng,đưachogianhânthântín,tớinhờngườiquentrongphủ,nhân đêm tối, nhờ chép lại văn thư triều đình sức cho các địaphươngvềvụDươngĐềđốc.Gianhânmangbảnsaovề,TâyMônKhánhmởra,thấychépnhưsau:

"BìnhKhoaCấmSựTrunghọVũ tâu trình vềnạnquyềngian làmhỏng chuyện quốc sự, hầu chấn chỉnh triều cương, diệtmối lo vềbiêngiới.Thầmtrộmnghĩrằngvùngbiêncảnhvẫnlàmốilotừngànxưa,nhữngvùngnhưTháiNguyênđờiChu,ÂmSơnđờiHán,HàĐông đời Đường, từ trước cho tới thời Ngũ Đại không một ngàyđượcyên.Đếnkhibản triều lậpquốc thìbốnphươngbiêncảnh lạicàngđángngại,việccanquakhôngmộtngàyngưngnghỉ.Nhưnglạicũngngherằng,nếutrongtriềukhôngcónhữngphườngsâumọtthìcũngkhôngcómốihọabênngoài.Sáchcónói,sươngxuốngthìhoahảiđườngnởthắm,mưaxuốngthìhoaquếtốttươi,việclànhtớithìviệcdữđi.Cáinólànhưthế.Lạitỷnhưmộtngườibịbệnh,bệnhđãlâungày,nguyênkhíđãhếtmàphonghànlạinhập,lụcphủngũtạngcáigìcũngbịbệnhthìdùcóchạychữathếnàocũngkhósốnglâu.Naythiênhạmệtmỏiđaukhổ,khácnàongườibệnh,nguyênkhílàcácđạithầnmàlụcphủngũtạnglàbáquanvănvõ.Nếubáchquanhếtlòngtrongchứcvụcủamìnhthìtriềuđìnhđâuđếnnỗinhưngàynay.XétchokỹthìkẻmanglạihọabinhđaokhôngaikhácquanĐạiHọcsĩTháiKinhtrongSùngChínhđiện.Kinhvốnngườinhamhiểm

gianxảo, thườnglàmnhữngchuyệnvôsỉvô lương.Trênthìkhônggiúpđượcvualàmtỏmệnhtrời,dướithìkhôngyêuthươnggìngiữchodân,màchỉbiếtcólợilộc,xunịnhthánhthượngđểcủngcốđịavị,rồikéobè lậpđảngchemắtthánhquân,hãmhạingườihiền.Sĩphutrongngoàinhữngluốngcămgan,báchtínhbốnphươngkhôngngừngtathán.Việclớnviệcnhỏ,khônglàmnổiviệcgì,đãthuathiệttrong vụ Hà Hoàng, chủ trương chinh đông, rồi cắt ba quận bêntrong,kếđóquânhọQuáchlàmphản,lạiđếnKimquốcbộihứa,gâyra hai lần bất hòa, đó toàn là những lỗi lầm lớn do sự không trònchức phậnmà ra. Còn Vương Phủ thì tham lam lười biếng, hànhđộng lộngquyền,nhờKinh tiếndẫnmàđượcởvàođịavị củađạithầntrongNộicác,tínhhamcônglớnnhưnglạicầuan.Naythấynộiđịa bị xâm phạm thì vội đem vợ con gia quyến vềNam làm kế tựtoàn.Tộiđóhákhôngđángchémhaysao?CònDươngTiểnthìnhờcônglaotổtiênmàđượcnắmgiữbinhquyền,nhưngtínhthamlamcùngcực,khiếpnhượcvôsong,lạilàmravẻtrungthựcchemắtthếgian.Bangườiđócốkếttrongngoàivớinhaumêhoặcthánhhoàng,đểtrởthànhbọnsâumọtcủatriềuđình.Mấynămgầnđây,gâynêncảnhkhókhăn,haobinhtốncủamàlàmlợichogiặc,khiếnsinhlinhđồthánxãhộiphânly.giặccướpnổilênnhưong.Mốigiềngthiênhạdovậymàhư,kỷcươngtriềuđìnhvìthếmàhỏng.Dùcóchémđầucũngchưađángtội.Bọnthầnởchứcphậncangián,trướcmắtthấykẻgianthầnmàkhôngchịunóithìtứclàtrênphụƠnvua,dướiphụcôngcha,màcònuổngcảcáisởhọcbìnhsinhnữa.ChonêncúixinđembèđảngcủaKinhratrịtội,nặngthìtrudiệt,nhẹthìphátvãngđixa,đểcholòngtrờingólại,lòngdânvuisướng,chophépnướcđượctôntrọng,chomốilogiặcgiãkhôngcòn".

Bêndướilạithấychéplờingựphênhưsau:

"GiaobọnThái,Dương,VươngchoTamPháptytravấn".

SaucùngcólờiphêcủaTamPháptynhưsau:

"Bọn Vương phủ, Dương Tiển không chịu phát binh, để cho quanbinhđịaphươnghaotốn,dânchúngbịgiặctrànvàogiếthại,đấtđaibịmất.Chiếuluậtthìphảixửtrảm,đámthuộcquanbèđảnggianhânnhư Đổng Thăng, Lư Hổ, Dương Thịnh, Bằng Tuyên, Hàn TôngNhân,TrầnHồng,HoàngNgọc,LưuThịnh,TriệuHoằngĐạothìsaukhitravấnxong,xinchophátvãnglàmlínhthú".

TâyMônKhánhđọcxong thì chân tay rụng rời, đứng lặnghồi lâu,đoạnvàophòngsoạnkimngântiềnbạc,gọigianhânthântínlàLaiVượngvào,dặndòđầucuối,saingàyđêmđemvàngbạctớiĐôngKinh.LạichocảLaiBảođitheo,rồidặnhaingườirằng:

-Haiđứatớinơithìkhéoléodòhỏitintức,khôngđượclaivãngtớinhàhọTrần,cũngkhôngđượcrượuchètraigái,phảicẩnthậnhỏitin,rồigửithưvềcấpbáo.

Canhnămhômđó,haingườilênđườngngay.

Saumộtđêmthứctrắng,TâyMônKhánhtrởdậychongừnglạiviệcxâynhà,làmhoaviên,đuổihếtthợđi,cổngngõđóngimỉm.TâyMônKhánhsuốtngàyởnhà,quanhquẩnloâu,quêncảbệnhđaulưng,quêncảviệccướiBìnhNhi.Nguyệtnươngthấychồngquá lobuồnthìnói:

- Dầu sao thì việc này cũng là của bên Trần thân gia chắc cũngchẳngănnhằmgìtớimình,thiếttưởngkhôngnênquáloâu.

TâyMônKhánhbảo:

-Nànglàđànbàthìbiếtgìmànói.Trầnthângiagia,làthônggiacủamình,vợchồngthằngnghiệtchướngKinhTếlạiđangnươngnáuởđây,hàngxómlánggiềngđềubiết,lỡcóđứatiểunhânnàođibáothìthửhỏinàngvàtôicógiữđượcthânhaykhông.

TìnhtrạngcủaTâyMônKhánhhiệntạiquảlàđúngnhưcâutụcngữ"đóngcửangồinhàvẫnsợhọa trên trờigiángxuống".Từđóngàyđêm mất ăn mất ngủ. Về phần Bình Nhi chờ ngày một ngày haichẳngthấyđộngtĩnh,TâyMônKhánhthìbiệtdạngbiệttăm,bènsaiPhùngmama tới hỏi.NhưngPhùngmama tới chỉ thấy cổng ngõtrongngoàiđóngkín,khôngmột tiếngchósủachimkêu,đứngchờcangàycảbuổicũngkhông thấybóngdángmộtai.Phùngmamamớiđầu tưởng làTâyMônKhánhbịbệnh,nhưngdòhỏi thìbiết làkhôngbệnhtậtgìcả,bènvềnóilạivớiBìnhNhi.BìnhNhicũnghơiyêntâm.Đếnngàyhaimươibốn,BìnhNhi lạisaiPhùngmamatớinhà Tây Môn Khánh để mời lại bàn tính. Phùngmama tới, cũngquanhquẩnđợichờnhưlầntrước,nhưngchẳnglẽlạiquayvề,bèn

vòngraphíahàngràonhìnvàotrong.MãisaumớithấyĐạiAnbướcrachongựauốngnước,bèncuốngquítgọi.ĐạiAnngẩnglênhỏi:

-Phùngmamađấyà,tớicóchuyệngìvậy?

Phùngmamanói:

-SaohômnaymàchưathấyđộngtĩnhgìnênNhịnươngsaitôitớithỉnhgiagialạinóichuyện.

ĐạiAnbảo:

-Gia gia tôimấy hômnay có nhiều chuyện quan trọng nên khôngrảnh.Nhưngthôi,đểtôichongựauốngnướcxongsẽvàothưaxemsao.

Phùngmamamừngrỡnói:

-Thếthìtôiđứngđợiởngoàinàynhé,Nhịnươngđangchờtinlắmđó.

ĐạiAnchongựauốngnướcxongthìquayvào,lúclâusaumớitrởranói:

-Tôithưarồi,nhưnggiagiatôinóirằngmamacứvềthưavớiNhịnươnglàgiagiatôiđangmắcnhiềuchuyệnquantrọngchưathểtínhgìtronglúcnàyđượcđểhômkhácgiagiatôisẽtớigặpNhịnươngnóichuyện.

PhùngmamangẩnngườirarồitêtáichạyvềthưalạivớiBìnhNhi.BìnhNhi buồn rầu lắm, khônghiểu có chuyện gì ngăn cản, nhưngcũngcốđợi.Ngàygiờbuồnbã trôiqua, thángnămđãsắphếtmàchẳngthấytintứcgìcủaTâyMônKhánh.BìnhNhicảmthấyrãrượi,biếngănbiếngngủ,đêmnằm trằn trọc khôngyên, chợpmắtđi lạinằmmơthấyTâyMônKhánhtớigọicổng.Từđótrongngườihoảnghốt, tinh thần suy bại.Một hôm vào khoảng canh năm, khi gà gáyvang, trờisắpsáng,bỗngBinhNhinằmtrêngiườngthảngthốtkêula,PhùngmamahoảngsợchạyvàohỏithìBìnhNhibảo:

-TâyMônquannhânvừaởđâyra,mamacóđóngcổngkỹkhông?

Phùngmamanói:

-ChắcNhịnươngnằmmêrồi,quannhânlâunaycóthấybóngdángđâumàbảolạiđây.

TừđóBìnhNhi thườngmêsảngnằmmơ toàn thấymaquỷ.Thânhìnhdầntiềutụyvõvàng,nằmliệttạigiường,cơmcháochẳngchịuăn.Phùngmamabảo:

-HaylàtôilạimờiTươngLangytớinhé.

BìnhNhihômnọthấyTươngTrúcSơnlàngườiđẹpđẽthanhlịchthìbằnglònglắm.Phùngmamađi,látsaumờiđượcTươngTrúcSơntới,dẫn thẳngvàophòng, lấymộtchiếcghếđểbêngiườngđểbắtmạch.TươngTrúcSơnvừabắtmạchvừangắmnhansắcBìnhNhi,látsaunói:

-Nguồnbệnhnày làởgan,do lụcdục thất tìnhmàcó,âmdươnggiaotranh,nónglạnhxungkhắc,tựanhưlàcóđiềugìbấtnhưýuấtkết trong lòngkhiếnchobệnhkhônghẳn làbệnh,màtinh thầnmệtmỏi,đêmnằmkhôngyên,ănuốngkhôngđược,lạithườngmêthấymaquái.Bệnhnàymàkhôngtrịsớmthìsinhbiếnchứngnguynan.Tiếcthay,tiếcthaỵ..

BìnhNhihơisợ:

-Xintiênsinhtậnlựccứugiùm,saunàykhỏibệnhxinđềnđápxứngđáng.

TrúcSơnnói:

-Tấtnhiênlàtôiphảihếtlòng.Nươngtửdùngthuốccủatôithìquýthể sẽđượcan toàn, không cógì phải lo.Nói xong kêđơn rồi về.Phùngmamacắtthuốcsắcngay.BìnhNhiuốngxongđêmđóngủđượcthẳnggiấc.Tiếptụcdùngthìdầndầntỉnhtáo,ănuốngđược,vàihômsauthìkhỏelạinhưcũ.BìnhNhichodọntiệc,saiPhùngmamatớimờiTươngTrúcSơntớidựtiệcđểtạƠn.TrúcSơntừhômchẩn mạch cho Bình Nhi thì ngày đêm tơ tưởng khôn nguôi, naynghemờithìvộiănmặcchảichuốtmàtới.BìnhNhitrangđiểmlộng

lẫytươicườitiếprướcvàonhàdựtiệc.Rượuđượcvàituần,ahoànTúXuânbướcra,taybưngcáihộpmởnắpsẵn,trongđựngbalạngbạcsángngời.BìnhNhiđứngdậytươicườinói:

-Hômnọtôicóchuyệnbuồnsinhbệnh,nhờtiênsinhchothuốcthầnmàkhỏi,naycóchénrượunhạtvàmóntiềnmọn,gọilàđềnơn.

TrúcSơncũngvộiđứngdậyvòngtaythưa:

-Trịbệnhlàphậnsựcủatôi,cógìlàơnvớinghĩa.

Đoạnchỉvàomấylạngbạcmànói:

-Cònthứnàythìlàmsaotôidámnhận.

BìnhNhinói:

- Lễ này quả là chẳng đáng gì, chỉ khiến tiên sinh cười mà thôi,nhưngxintiênsinhnhậngiùmcho.

TrúcSơntừchốimấylầnrồimớichịunhậnbạc.Haingười lạingồixuống.BìnhNhi lạitựtayrótrượumời.TrúcSơnvừaănuốngvừasaymênhìnngắmBìnhNhi,látsauhỏi:

Tiểunhânnàyxin tha tộiđườngđột,dámhỏinương tửxuânxanhbaonhiêu?

BìnhNhicúiđầucườiđáp:

-Tôinămnayđãhaimươibốntuổirồi.

TrúcSơnlânla:

-Nương tửđang thời xuânsắc, lại sinh vàochốn thâmkhuê, thiếttưởngcòncóđiềugìphậtý,vậymàsaohômnọlạibuồnphiềnmàsinhbệnh?

BìnhNhingỏlời:

-Tôinhânnhàtôibấthạnhtừtrần,trongnhàtrốngvắng,chuyệnnhà

đađoan,khôngbuồnphiềnsaođược.

TrúcSơnhỏi:

-Chẳnghaygiagiađâythấtlộcđãđượcbaolâu?

BìnhNhinói:

-Nhàtôibịbệnhtừtrầnvàothángmườimộtnămngoái,đếnnayđãtámthángrồi.

TrúcSơnlạihỏi:

-Hồiđógiagiauốngthuốccủaaivậy?

BìnhNhiđáp:

-HồiđónhàtôidùngthuốccủaHồtiênsinh.

TrúcSơnnói:

- Thì ra lão lang băm họ Hồ, thuê nhà của Lưu Thái giám ở bênđườngĐôngNhai,hắntacóphảixuất thântừyviệncủachúngtôiđâu,chonêncóbiếtgìvềylý,saonươngtửlạimờihắn?

BìnhNhiđáp:

-Thìcũnglàngườiquengiớithiệu.Nhàtôichết,ôngtacũngchẳngcangì.

TrúcSơnlạihỏi:

-Chẳnghaynươngtửđượcmấycáccôcáccậu?

-Chúngtôichưađượccháunào.

Trúcsơnthan:

-Tiếcthaychomộtngườikhuêcácthanhxuânmàmộtmìnhvòvõkhôngngườibầubạn,hèngìchẳngbuồnphiềnthànhbệnh.

BìnhNhicười.

-Cũngchỉlàtạmthờimàthôi,chuyệnvuimừngcủatôiđãxongrồi,chỉcònđợingàytốt.màthôi.

TrúcSơngiậtmình:

-Dámhỏinươngtửkếtbạnvớiai?

BìnhNhiđáp:

-ĐólàTâyMônquannhân,ngườicótiệmthuốcởhuyệnnàyđó.

TrúcSơnbảo:

-Khổchưa,saonươngtửlạikếtthánvớingườiđó?Cảhuyệnnayaikhôngbiếtngườiđóỷthếcậytiềnhiếpđápmọingười,trongnhàahoànkhôngbiếtbaonhiêu,nhưngthêthiếpthìcũngnămsáungười.

Lạitànnhẫnđánhđậpcácngườithiếp,lúcnàochánthìgọimaimốitới gả bán lại cho người khác. Kẻ đó nổi danh bạc tình hiếu sắc,nươngtửkhôngsuynghĩkỹesaunàyhốikhôngkịp.Nươngtử lọtvào tayhắn thì có khácgì nhảy vàonước lửa, sớmmuộngì cũnguổngtấmthânmàthôi.Vảlại,ngườithônggiacủaTâyMônKhánhđangbịliênlụytrongvụánlớntạitriềuđình,chonênmấyhômnayhắnđóng cửanằmnhà, khôngdámđi đâu.Nhà cửađang xây dởcũngdẹpbỏ,đuổihếtthợvề.Vănthưtriềuđìnhhiệnvềtớiphủ,hắnsợsẽliêncanrồibịtịchbiêngiasảnnênkhôngdámbỏtiềnralàmnhànữa.Nươngtửkhôngdòxétchokỹ,lấyhắnlàmgìchokhổsaunày?

Những lờinóicủaTrúcSơnnhưgáonước lạnh,BìnhNhisữngsờnghĩ tới baonhiêu vàngbạc của cải đanggửiTâyMônKhánhgiữgiùm,lạinghĩtớimấylầnchomờimàTâyMônKhánhkhôngchịutới.

Nghĩngợihồilâurồinói:

-Cảmtạtiênsinhđãcólòngchỉgiáo,nhưngbâygiờtôiquảkhôngbiếtnươngtựavàođâu.

TrúcSơnthừacơmàhỏi:

-Nếuvậythìnươngtử lựachọnngườinhưthếnào, tôicó thể làmmốigiùmđượcchăng?

BìnhNhiđáp:

-Ngườinhưthếnàocũngđượcnhưngnếuđượcnhưtiênsinhđâythìhânhạnhlắm.

TrúcSơnnghenóimừngcuốnglên,vộibướckhỏibàntiệc,quỳngayxuốngtrướcmặtBìnhNhimànói:

-Chẳnggiấugìnươngtử,tiệnnộiđãsớmthấtlộc,nhàchẳngcóai,tôiởmộtmìnhđãlâu,concáilạikhôngcó.Naynếuđượcnươngtửrủ lòngthươngđếnmàthuậnkếtduyênđẹpTấnTầnthìđó làmaymắnnhấtchođờitôi.Ơnấytôixinkếtcỏngậmvành,chẳngbaogiờdámquên.

BìnhNhicười,đưatayđỡTrúcSơndậymàbảo:

-Xintiênsinhcứđứngdậyđã,cógìthìcũngphảinhờngườitớibàntínhchứvộivàngđâuđược.

Màchẳnghaytiênsinhnămnaybaonhiêutuổi?

TrúcSơnvừađứnglên,nghehỏivậy,lạiquỳxuốngmànói:

-TôisinhgiờMãongàyhaimươibảythánggiêng,nămnayhaimươichíntuổi.Tiệnnộinămngoáitừtrần,trongnhàthiếuthốn,tôilạivốncảnhhànvi,nayđượcnương từđoáihoài, thiết tưởngcầngìphảimốimanh.

BìnhNhicười:

- Nếu chàng không có tiền nhờ mai mối thì trong nhà tôi sẵn cóPhùngmama,vẫnlàmmốichonhiềungười,mamasẽgiúpchàngloliệu. Vậy chàng cứ chọn ngày giờ tốt lành tới đây làm lễ cho có.Chẳnghayýchàngthếnào.

TrúcSơnđangquỳ,nghevậythìsụplạymànói:

-Ơncủanươngtửđốivớitôithậtlớnnhươnchamẹ,quảlàtôitubakiếpmớiđượccáidiễmphúcngàynay.

BìnhNhiđỡdậy,cùngnhautiếptụcuốngrượu,mắtđimàylạikềvaisátmánóicười.Buổitiệctớigầntốimớixong.TrúcSơncáotừmàvề.

BìnhNhigọiPhùngmamamàbảo:

-TâyMônKhánhđãnhưvậy,taihọakhôngbiếtlúcnàoxảytới.Tôiởđâythìvắngvẻlạnhlùngquá,chibằngvềlàmvợTươngtiênsinh.

Phùngmamakhenphải.

Hômsau,BìnhNhisaiPhùngmamatớihẹnvớiTrúcSơn làngàymười tám tháng sáu tốt ngày sẽ làm lễ thành hôn. Hai người trởthành vợ chồng, BìnhNhi đưa cho Trúc Sơn ba trăm lạng bạc đểmuanhàmớilịchsựmàở.TrúcSơnlạimuamộtconngựađểdùngđithămbệnhtronghuyện,khôngcònphảiđibộnhưtrướcnữa...

Hồi19

QUACƠNKINHHÃI

Nói về Lai Bảo, Lai Vượng ngày đêm vượt đường, đội sương đạptuyếtmàđi,tớiĐôngKinhthìvàoVạnThọmônnghỉngơi.Hômsaura đường nghe ngóng thì thấy dân gian bàn tán là vụ án Binh bộThươngThưhọVươngđãxétxongvàsaumùathu,VươngThượngthưsẽbịxửquyết.CònvụDươngĐềđốcthìvìđámgiaquyếnthuộchạchưabịbắthếtnênchưaxétxửđịnhđoạtSauđóhaingười tớiđườngLongĐức,gầnphủhọTháiđểdòhỏitintức.Látsauthấymộtngườimặcáoxanh từ trongTháiphủvộivãbước ra,đivềhướngđông,haingườinhậnralàviênCánbiệnhọDươngcủaphủĐềđốcliềnđịnhgọilạihỏihan,nhưngnhớlàTâyMônKhánhkhôngdặnnênlại thôi.Một lúc lâusau,haingười lân la tớicổngphủ,hỏi línhgáccổng:

-ChẳnghayTháisưcónhàkhông?

Línhgácđáp:

-LãogiachỉbịmấtchứcPhụchínhmàthôi,hiệnđangởtrongtriềunghịsựchưavề.Mấyngườihỏicóviệcgì?

LaiBảonói:

-Cũngcóchútviệcmọn,xinmờigiùmviênquảngiahọĐịchrađây,chúngtôicầnthưachuyện.

Línhgácvàohỏiquangiữcổngrồitrởrađáp:

-Địchquảngiakhôngcóđây.

LaiBảobiết là tênnàynóidốiđể làmtiền,bèn lấyramột lạngbạcđưacholínhgác,línhgáccầmlấyrồihỏi:

-HaingườimuốnyếtkiếnlãogiahaylàHọcsĩđạigia?Nếymuốnyếtkiến lãogia thìphảigặpĐịchquảngia, cònnếumuốnyếtkiếnHọcsĩđạigiathìphảigặptiểuquảngiaCaoAn.Hiệngiờthìlãogia

ởtriềuchưavề,chỉcóHọcsĩđạigiaởnhàthôi.HaingườicóchuyệncầnthìđểtôivàobẩmvớiCaoquảngia,rồiCaoquảngiavàobẩmlạivớiđạigiacũngvậychứgì?

LaiBảonói:

-TôilàngườicủaPhủDươngĐềđốcmuốnđượcyếtkiếnlãogia.

Línhgácnghevậyvộichạyvào,látsauCaoquảngiabướcra,mờiLaiBảovàovọnggáctrongcổng,LaiBảođưaramườilạngbạcrồithưa:

-TôilàngườicủaDươnggia,địnhtớiđâysớmđểcùngDươngcánbiện hỏi tin tức, nhưng tới nơi trễ thành raDương cán biện đã tớitrướcrồi.

CaoAnnhậnbạcrồinói:

-DươngCánbiệncũngvừamớiởđâyra,còn lãogia thìbãi triều,ngươichịukhóđợi,látnữatasẽdẫnvàoyếtkiếnlãogia.

NóixongdẫnLaiBảovàongồichờtạimộtngôinhàcạnhđạisảnhđường.Ngôisảnhđườngnàyquayvềhướngnam,đồsộnguynga,vàngsonchóilọi,ởgiữatreomộtbứchoànhcóbốnchữ"Họcsĩcầmđường"làngựbútbantứ.NguyêncontraiTháiKinhlàTháiDucũnglàmộtsủngthần,hiệnlàmchứcHọcsĩtạiTườngHòađiệnkiêmLễbộThượngthư.CaoAnđểLaiBảongồiđórồivàotrong,látsautrởra dẫn Lai Bảo lên sảnh đường. Lai Bảo quỳ ngay tại thềm sảnhđường.TháiDuănmặcgiảndịngồitronghỏi:

-Ngươiởđâutới?

LaiBảothưa:

- Tôi là người của Trần gia, thân gia của Dương gia, định cùngDươngCánbiệntớiđâyhỏitintức,khôngngờDươngCánbiệntớitrước,nênđànhmạomuộimộtmìnhtớiđây.

Nóixong rút trong tayáo tấm thiếpmàđưa lên,CaoAncầm thiếpđưachoTháiDu,TháiDuliếcquarồibảo:

-Lãogiatacũngvìchuyệnnàymàmấyhômnaycứphảitránhmặt,mọisựthẩmvấnxétxửlàởTamPhápty,doHữuThừatướngLýgiaphụtrách.ViệccủaDươnglãogiathìhômquađãcótintứcrồi.

Thánhthượngcũngkhoanhồngđôiphần,nhưngcònchờbắthếtgiaquyến thuộchạ rồisẽxét.Bâygiờngươicũngnên tớiLýphủxemsao.

LaiBảorậpđầunói:

- Tiểu nhân này không quen biết ai ở Lý phủ, nguyện xin đại giathươngtìnhmàgiúpcho.TiểunhâncũngkhôngbiếtLýphủchỗnàonữa.

TháiDubảo:

-NgươicứtớicầuThiênHánhỏithămphủcủaHữuthừatướngTưChínhdiệnĐạihọcsĩkiêmlễbộThượngthưLýBangNhanởđâulàngười tachỉ cho,kinhđônàyai lại khôngbiết.Nhưng tacũngchongườicùngđivớingươi.Cònởđâytasẽliệucho.

NóixongsaiCaoAncùngđi,gặpLýgiamànóithayLaiBảo.CaoAndẫnLaiBảora,cùngLaiVượngmang lễvật tớiphủhọLý.LúcđóvừalúcBangNhantừtriềuvề,cònmặcphẩmphụchốtbạcđaivàng.GianhânvàobẩmlàcóCaoquảngiadoTháiHọcsĩsaitới.CaoAnđược gọi vào trước thưa bẩmmột hồi rồi trở ra dẫn Lai Bảo, LaiVượngvào.Haingườiquỳtại thềmđạisảnh,dânglễvật lên.BangNhanbảo:

-Tháiđạigiavớitalàchỗthântình,cácngươilạilàngườicủabênthângiaDương lãogia, ta làmsaonhận lễnàyđược?Vả lạinhờthánhthượnghồi tâmnênDươnglãogiachắccũngvôsự,bâygiờchỉcầntrừngtrịdámgianhânthuộchạđểlàmgươngmàthôi.NgheđâulàđámthuộchạcủaVươngphủgồmThưbiệnĐổngThăng,gianhânVươngLiêm,HoàngNgọc;đámthuộchạgianhâncủaDươnglão gia gồm Thư biện Lư Hổ, Cán biện Dương Thịnh, Hàn TôngNhân,TriệuHoằngĐạo,LưuThànhvàbèđảnggồmTrầnHồng,TâyMônKhánhvàHồTứ,đólàbọncáomượnoaihùm,ỷthếlàmlộng,bọn đó hoặc bị xử quyết hoặc bị phát vãng để làm sáng tỏ phép

nước.

LaiBảonghexongthìchântayrụngrời,vộirậpđầulạymàthưa:

-Tiểunhânxin thưathật, tiểunhânchính làgianhâncủaTâyMônKhánhquannhân,cúixinlãogiamởơncứutửmàgiúpcho.

CaoAncũngquỳxuốngxingiùmchoLaiBảo.BangNhannghĩrằngnămtrămlạngkimngânrựcrỡsángchóitrênmâmkiachỉlàđểxóabớtmột tên trong danh sách tội nhân thì quá rẻ, bèn sai gia nhânđemánthưtới, lấydanhsáchtộinhânra,sửatênTâyMônKhánhthànhratênGiảLiêm,rồichoLaiBảo,LaiVượngluirathưởngchomỗi người, kể cảCaoAn, lại viết thiếp trả lời choTháiDu.Ra tớiđường,saukhitừgiãCaoAn,LaiBảo,LaiVượngtrởvềphòngtrọ,trả tiền phòng, thu xếp hành lý, cấp tốc vượt đường trở về huyệnThanhHà. Tới nhà, vào gặp TâyMônKhánh kể lại đầu đuôi. TâyMônKhánhnghexongtoátmồhôi,quaylạibảoNguyệtnương:

-Cũngmaylàsớmsaingườiđi,nếukhôngthìđạinguyrồi.Nóixongtrọng thưởngchoLaiBảo,LaiVượng, rồihạ lệnhmởcổngngõ,gọithợtiếptụcdựnghoaviênxâylầucác.

Mộthôm,ĐạiAnnhânđiquađườngSưTử, thấynhàcủaLýBìnhNhi bây giờ trở thành tiệm thuốc bề thế, tủ thuốc rình ràng, quầyhàngchóiđỏ,ngoàicửa lạicóbiểnđềtênhiệu,bèntrởvềthưa lạivớichủ.

NhưngchưabiếtchuyệnBìnhNhiđã trở thànhvợcủa langyTrúcSơn,nênchỉnóithêm:

Nhịnươngmởtiệmthuốclớnlắm,kháchhàngravàotấpnập.

TâyMônKhánhnghexongbántínbánnghi,sai lấyngựađểtớidòhỏixemsao.Hômđóvàokhoảngtrungtuầnthángbảy,giómayhiuhắt,sương thu lành lạnh,TâyMônKhánhcưỡingựaraphố, trướchết tìm gặpỨng, Tạ hai người để rủ đi uống rượu nghe hát.ỨngTưóochỏi:

-Lâunaysaochẳngthấybóngdángđạicađâu,anhemchúngtôicótớinhàmấylầnnhưngthấycổngngõtrongngoàiđóngkínnênkhông

dámgọi,muốngặpmàchẳngbiếtlàmsao,Thếnào,đạicađãcướitẩutẩuvềchưamàchẳngthấychoanhemuốngrượugìcả?

TâyMônKhánhđáp:

-Chuyệnnhàrắc rốiquánên tạmđóngcửa lo liệu ítngày,chuyệncướihỏiphảidờilạingàykhác.

ỨngBáTướcbảo:

-Anhemquảkhôngbiếtđạicabậnrộn lo lắngchuyệngì,naymọiviệcchắcđãxongxuôinênđạicamớirảnhrangnhưthếnày.AnhemthỉnhđạicatớinhàNgânNhiuốngrượu.

Bangười tớinhàNgânNhiuốngrượunghehát tớichiều,TâyMônKhánhmớiđượchaibạnchovề.

Ra tớiđường,TâyMônKhánhđãngàngàsay,cưỡingựavềphíađườngĐồngNhai,giữađườnggặpPhùngmamađangtấttảđi,bènchặnlạihỏi:

-Mamađiđâumàvộivộivàngvàngvậy?

Phùngmamađáp:

NhịnươngsaitôitớinhàchùaởngoạithànhlàmlễchoHoanhịgia.

TâyMônKhánhlúcđóhơisay,muốnvềnhànghỉ,bènbảo:

-Nhịnươnghồinàymạnhkhỏekhông?Đểngàymaitôisẽtớinóichuyện.

Phùngmamabảo:

-Chờquannhânhỏiđếnthìđãmuộnrồi,ngườitađãyênbềgiathất,còngìđểnóinữa.

TâyMônKhánhkinhngạchỏi:

-Saolạicóchuyệnnhưvậy?

Phùngmamađáp:

'-LúctrướcNhịnươngmấylầnsaitôitớimờiquannhânmàchẳngđượcgặp, cổngngõ trongngoài thì đóng im ỉm, nhờđượcĐạiAnvào mời thì quan nhân không chịu tới. Quan nhân đã chẳng ngóngàngthìngườitaphảitính,bâygiờcònhỏigìnữa.

TâyMônKhánhhỏi:

-Nhưngmàlấyaivậy?

Phùngmamađáp:

-ThìTươngtiênsinhchứcònainữa.

Đoạn kể lại đầu đuôi việc Bình Nhi buồn phiền sinh bệnh. TươngTrúcSơntớichữabệnhrồihaingười thànhvợchồng, rồiBìnhNhibỏtiềnchoTrúcSơnmuanhà,mởtiệmthuốc.TâyMônKhánhnghexongvừatứcvừabuồn,vòđầubứttaibảo:

-Khổkhông,lấyaikhônglấy,saolạilấythằngđó,nócócáigìđâu.

Nóixonggiụcngựavềthẳngnhà.Lúcđó,Nguyệtnương,NgọcLâu,KimLiênvàTâyMônđại thưđangngồiđánhbàigiải trí.ThấyTâyMônKhánhvề,mọingườikịp thời lánhvàonhà trong,chỉcònKimLiênđangloayhoay,TâyMônKhánhmắng:

-Đồhưhèn,ởnhàvôcôngrồinghềnêngiởtròcờbạcphảikhông?

Nóixong,xấn tớiđánhKimLiênmấybạt tai rồi vào thưphòngmàngủ.Látsauthứcdậy, lahétahoàn,đánhđậpgianhân, làmầmỹnhàcửa.Đámthêthiếptụlạihỏinhau,nhưngkhôngaihiểuchuyệngì.

NguyệtnươngtráchKimLiên:

Đãthấyngười tauốngrượusayvềthìphải lánhđi, lạicứđứngđómàchọctức.Chắcvìvậymànổicơnchứgì.NgọcLâubảo:

-Mắngchúngmìnhthìđãđành,nhưngsao lạimắngcảĐạinươngnữa.

KimLiêntiếplời:

-Mọingườicùngvuichơi,vậymàaicũngnhanhchânthoátđược,tôichậmchânởlạicònbịđánhmắngthậtbấtcông.

Nguyệtnươnggiậnbảo:

-Saolúcđókhôngxúigiagiađánhmắngchúngtôichođồngđều?Đểbâygiờkhỏiphânbì?

KimLiênbiếtmìnhlỡlờibèngiảlả:

-Đạinươngơi,khôngphảitôinóivậyđâu,tôi tráchlàtráchgiagiabuồngiậnchuyệngìởđâuđâu,vềnhàlạichỉtrútlênđầumộtmìnhtôi.Rồimắngnhưtátnước,lạicònđánhđậpnữachứ.

Nguyệtnươngbảo:

-Aibảocònưỡnẹoởđó,ngườitakhôngđánhcôthìngườitađánhchóđểbớtgiậnhaysao?

NgọcLâunói:

- Thư thư nên gọi gia nhân vào hỏi xem hôm nay gia gia đi chơinhữngđâu,cóchuyệngìxảyrakhôngmàvềnhàlàmrầmrĩlênnhưvậy.

NguyệtnươngchogọiĐạiAnvàomắngphủđầu:

-Thằngkhốnkiếpkia,màykhôngchịunóithậtthìtasaiđánhmàyvàthằngBìnhAnmỗiđứamườitrượng.

ĐạiAnlosợthưa:

-XinĐạinươngbớtgiận,để tôixinnói thật.HômnaygiagiacùngỨngnhịgiavàTạđạigiauốngrượungheháttạinhànàngNgânNhi.Tiệcxong,giagiatrênđườngvềnhàthìgặpPhùngmama.Mama

chobiếtlàHoanhịnươngđợimãigiagiakhôngthấynênđãlàmvợlangyhọTươngrồi.Vìthếmàgiagiabuồnbựctronglòng.

Nguyệtnươngbảo:

-Condâmphụvôliêmsỉđólàmkhổchúngmình.

ĐạiAnthêm:

- Tôi đã biết trước chuyện đó, Nhị nương còn bỏ tiền ramở tiệmthuốclớnchoTươngtiênsinhnữa.

Tôicóthưavớigiagianhưnggiagiakhôngtin.

NgọcLâunói:

-Chồngmớichếtchưahếttangđãloxòngxọclấychồngmới,chờngườinàykhôngđượcthìvơcànvơđạingườikia,thậthếtchỗnói.

Nguyệtnươngbảo:

-Ôidào, cái thứchồngchếtnằmđóđãvội rượuchèchăngối vớingườikhácthìcómộtmìnhHoanhịnươngđâumàtrách.Nhữngcáiđồvô tiếtvônghìđónhannhản thiếugì,hơiđâumànóicho thêmmệt.

Nguyệtnươngnóicâuđóchủýlàmộtviênđạnbắnhaiconchim,vìNgọcLâuvàKimLiênđềuởvàotrườnghợpđó,haingườivừagiậnvừathẹnmàvềphòngriêng.

ĐêmđóTâyMônKhánhngủmộtmìnhở thưphng.Sánghômsaudậysớm,rangôiđìnhtronghoaviênuốngtràrồigọiconrểlàTrầnKính Tế tới tính toán tiền bạc. TâyMônKhánh đại thư thì ở trongnhà, trò chuyện với Nguyệt nương. Bắt đầu từ hôm đó Tây MônKhánhgiaochoKínhTếviệccoisócđámthợlàmnhà,ănuốngđãcógianhânđemra,khôngchogọithìkhôngđượcvàonhà.DođóđámthêthiếpcủaTâyMônKhánhkhôngbaogiờđượcgặpmặtKínhTế.MộthômTâyMônKhánhtớinhàHạĐềhìnhcóviệc,NguyệtnươngthươngKínhTếvấtvảtrôngcoicôngviệcbènbảoKiềuNhivàNgọcLâu:

-Nóngàyngàyvấtvảmàmìnhchẳngcólấymộtbữatiệcđãicông.Nóthứckhuyadậysớm,ănngủthấtthườngmàloviệcchonhàvợ,mìnhcũngnêncócáigìanủinóchứ.

NgọcLâunói:

-Đạinươngcótoànquyềnvềmọiviệctrongnhà,Đạinươngkhôngnóithìaidámlàm.

Nguyệtnươngbènsaigianhânchuẩnbị tiệcrượu, tới trưathìmờiKínhTếvàoăn,gọi làbùđắpcôngkhónhọc.KínhTếdặndòcôngviệcrồivàonhàváichàoNguyệtnươngmàngồivàobàntiệc.Nguyệtnươngbảo:

-Hiềntếvấtvảhàngngày,tavẫnmuốnđãicôngchohiềntếnhưngbậnquá,hômnaygiagiakhôngcónhà,tamớiđượcrảnhrangđểcóchénrượumờihiềntếdùngchoquênmệtnhọc.

KínhTếthưa:

-Cảmơnnhạcnươngđãphítâmlolắngchocon.NguyệtnươngbảoKínhTếcứănuốngtựnhiên,rồisaiTiểuNgọcvàomờiTâyMônđạithưratiếprượuchochồng.TiểuNgọcđáp:

-Đãmờirồi,đạicônươngcũngsắpra.

Bỗngbêntrongcótiếngcườinóivuivẻ.KínhTếhỏi:

-Chẳnghaytrongđócóchuyệngìvuivẻvậy?

Nguyệtnươngbảo:

-ĐạithưvàconNgọcTiêuđangđánhbàigiảitríđó.

KínhTếnói:

-Tệ thật,mời thì không ra, tưởngmắcchuyệngì, hóa rađánhbàitrongđó.

LátsauvợKínhTếmớibướcracùngchồngđốiẩm.

Nguyệtnươngbảo:

-Hiềntếđâycóbiếtđánhbàikhông?

Đạithưđáp:

Cũngbiếtqualoa.

Nguyệt nương nghĩ rằng Kính Tế quả là đứa rể hiền lành ngoanngoãn,cóbiếtđâulàtayănchơitừngtrải,rượuchècờbạckhônggìkhôngbiết,camúađànđịchcáigìcũnghay,bènbảo:

-Nếuhiềntếbiếtđánhbàichút ít thì látnữaănxongvàotrongkiacùngmọingườigiảitríchovui.

KínhTếđáp:

-Xinnhạcnươngvàcácnươngnươngmiễncho,concònnhiềuviệckhôngbỏđược.

Nguyệtnươngbảo:

-Hiềntếlàchỗthântìnhtrongnhàcógìmàngại.

Saubữatiệc,NguyệtnươngdẫnKínhTếvàotrong,NgọcLâuthấyKínhTếvàothìđứngdậyđịnhđinhưngNguyệtnươngbảo:

-Hiềntếđâychứphảiaixalạđâu,cứởđâyđi.

ĐoạnquaysangbảoKínhTế:

-ĐâylàTamnương.

KínhTếvộinghiêngmìnhváichào,NgọcLâucũngđáp lễ.SauđóNguyệtnương,NgọcLâuvàTâyMônđạithưthualuônmấyvánliền.Kính Tế vào cầm bài thay vợ. Bỗng Kim Liên vén rèm bước vào,trangđiểmlộnglẫy,cườitươinhưhoamàbảo:

-Tôilạitưởngai,hóaraTrầnhiềntế.

KínhTếgiậtmìnhnhìnlại,chợtthấylòngdạxốnxang,tâmthầnbấtđịnh,thậtlà:

Mấyđờioannghiệt,mộtbuổitươngphùng,Baonỗiáiân,tìnhcờtaongộ.

NguyệtnươngbảoKínhTế:

-ĐâylàNgũnương,hiềntếchỉnênlấylễtôntrưởngmàđãiKínhTếđứngvậyváichào,KimLiêncũngvộiđáplễ.

Nguyệtnươnglạinói:

- Ngũ nương tới coi bài của tôi đây, thế nàymà không ăn có tứckhông.

KimLiênbướctới,tỳtayvàothànhgiườngnhìnvàobàicủaNguyệtnươngrồicùngthìthầmtrongviệcănquânnàyđánhquânkia.KimLiênbảo:

- Để tôi giúp Đại nương đánh bại Nhị nương và hiền tế đây mớiđược.

MọingườiđangvuivẻthìĐạiAnhộctốcchạyvàothưa:

-Giagiavềrồiđó.

Mọi người hốt hoảng phân tán, Nguyệt nương sai Tiểu Ngọc đưaKínhTếtheocửasáumàra.LúcđóTâyMônKhánhmớivềtớicổng,xuốngngựa,ghéquacoiđámthợmộtchútrồitớiphòngKimLiên.

KimLiênđãvềkịp, vội ra tiếp rước.TâyMônKhánhcởiáongoài,KimLiênđỡlấymàhỏi:

-Chàngvềsớmvậy?

TâyMônKhánhđáp:

-HạĐềhìnhđượcthăngchức,mọingườitớichúcmừng,mìnhcũngtớimộtchútchocómàthôi.

KimLiênbảo:

-Chànguốngrượunhé.

Đoạnsaiahoàndọnrượuvàđồănra,haingườiđốiẩm.TâyMônKhánhbànvớiKimLiênvềchuyệnmởtiệcđãibạnbèkhinhàcửavàvườn hoamới hoàn thành. Trò chuyệnmột lát thì trời bắt đầu tối,XuânMaithắpđènmangra.KimLiênnói:

-Hômnọchàngđiđâuvề,thấymấyngườicùngngồiđánhbài,saochànglạichỉđánhmắngmộtmìnhtôi,đểtôibịngườitanóinàynóinọ,làmnhụctôiđủđiều.

TâyMônKhánhhỏi:

-Ainóinàngvậy?

KimLiênđáp:

-ThìĐạinươngchứcònai,nói là tôikhôngbiết trêndướigìcả lạicòn bới móc chuyện riêng của tôi ra nữa. Mà hôm đó chàng cóchuyệngìbuồnbựcvậy?

TâyMônKhánhnói:

-HômđóđiuốngrượunghehátvớiỨngnhịcavàTạđạica,saukhiởnhàNgôNgânNhira,giữađườngtôigặpconmẹhọPhùng,nóilàHoanhịnươnglấychồngrồi.Tưởnglấyai,hóaralấycáithằnglangbămhọTương.Thằngđó thìcócáigìcơchứ,vậymàcho tiềnnólàm vốn rồi lại lấy ngay nhàmình cho nómở tiệm thuốc, như vậykhôngbựcsaođược.

KimLiênbảo:

-Cáiđólàtạichàng,tôinóilàchàngphảitínhngay,vậymàchàngcứlầnlữa,bâygiờcòntráchai.

Vả lại nói chocùng thì cũng là tạiĐại nươngngăncảnnênchàngmớikhôngquyết.TâyMônKhánhliềnquyhếttộichoNguyệtnươnglàlàmhỏngchuyện.TừđógiậnghétNguyệtnươnglắm,khôngthèmgặpgỡhỏihangìcả.Nguyệtnươngthấyvậycũngmặckệ,đimuộnvềsớmcũngchẳngthèmhỏihan.TâyMônKhánhcócầnchuyệngì,Nguyệtnươngchỉsaiahoànlàmthay.Vợchồngvìvậytrởnênlãnhđạm.KimLiênthấyvậylấylàmđắcýlắmlạicàngchiềuchuộngTâyMônKhánhhơnlên,nhưngtronglònglạiluônnghĩtớiKínhTế,KimLiênthấyKínhTếtrẻtrungđẹpđẽthìtìmcáchquyếnrũ,nhưngvẫncònsợTâyMônKhánh,chưadámhànhđộnglộliễu.

Một hôm, việc xây cất hoàn thành, bạnbè tớimừng rất đôngđảo,TâyMônchomởtiệckhoảnđãikháchkhứatạiđạisảnh,banthưởngchobọn thợ.Đếnquá trưabuổi tiệcmới tan.TâyMônKhánhuốngrượuhơinhiều,vàothưphòngngủ.KínhTếtìmđếnphòngKimLiêngiảvờxintràuống.KimLiênđangngồiđánhđàntỳbàtrongphòng,thấyvậycườibảo:

-Hômnaytrênđạisảnhđãitiệclinhđình,hiềntếkhôngănuốnggìhaysaomàtớiđâyhỏitràhỏinước?

KínhTếbảo:

-CháunóithậtchoNgũnươngnghe,từcanhnămtớigiờmệtnhọclolắngđủchuyện,cóănuốngđượcgìđâu.

KimLiênhỏi:

-Giagiađangởđâu?

KínhTếđáp:

-Giagiađangngủtạithưphòng.

KimLiênbảo:

-Nếuhiềntếchưaăngìthìđểbảonóđemítbánhlênchomàăn.

NóixongbảoXuânMaidọnmấyđĩabánhlênbànmờiKínhTếăn.KínhTếngồixuống,thấyKimLiêncònômđànliềnhỏi:

-Ngũnươngvừamớiđànkhúcgì vậy?Saokhônghát lên?KimLiênnguýtKínhTếrồicườibảo:

-À,gớmthật,hiềntếlàcáigìmàtôiphảihátchohiềntếnghe?Đểgiagiatớiđây,tôinóilạichogiagianghemớiđược.

KínhTếcườihìhìquỳxuốngthưa:

-XinNgũnương thươngcháu, lầnsaukhôngdámănnóinhưvậynữa.

KimLiêncườikhanhkháchkhôngđáp.Từđóhaingườimắtđimàylại, thường lén gặp nhau chuyện trò lơi lả. Một hôm vào khoảngthượngtuầnthángtám,TâyMônKhánhtớinhàHạĐềhìnhănsinhnhật.Ởnhà,Nguyệt nương chobày tiệc tại hoa viênmới, gọimọingườitrongnhàtớidự.Tiệcxong,Nguyệtnươngcùngđámđànbàcongái trongnhàdungoạn tronghoaviên, thămcácngôinhàmáttrongvườn,ngắmhoanhìncảnh,đuổibướmngắmcá,khi tớingôinhàcaonhất tronghoaviên, gọi làNgọaVânđình,KimLiêncùngTuyếtNgavàTâyMônđạithưthìlênNgọaHoaLâunhìnngắmcảnhvườn,ngắmtừkhómmẫuđơntớiđóahảiđường,từdàntườngvitớibụimộchương,ngắmnhữngkhómtrúcxanhtươi,nhữngthântùngcaovút.Látsau,NguyệtnươnglạichodọnrượungangtạiNgọaVândình,gọimọingườitớiuốngrượungắmrồibảo::

-HômnaytôiquênkhôngmờiHiềntếtớirồi.

ĐoạnquaylạibảoahoànđimờiKínhTế.LátsauKínhTếtớiđầuđộimũ lụa thanh thiên, mìnhmặc áo đoạnmàu tía, chân đi hài thêu,bước tới vái chào mọi người rồi ngồi xuống, đối diện với vợ. Mọingười uống rượu, chuyện trò vui vẻ. Sau mấy tuần rượu, NguyệtnươngxoayrađánhcờvớiKiềuNhivàTâyMônđạithư,TuyếtNgavàNgọcLâudắtnhauđingoạncảnh,KimLiênmộtmìnhdọc theomấyngọngiảsơn,mấyvenhồdùngquạtbắtbướm.BỗngnghetiếngKínhTếnóisaulưng:

-Ngũnươngkhôngbiếtbắtbướmđâu,bướmnóbaylênbayxuốngkhóbắtlắm,đểcháubắtgiùmcho.

KimLiênquaylạilườmKínhTếcườibảo:

-Đồkhỉởđâuấy,aithèmnhờ,cóđichỗkhácđikhông?

KínhTếcườihìhìbướclạisátKimLiênđịnhgiậtlấycáiquạtnhưngKimLiêncầmquạtđậpnhẹvàotayKínhTế.Từxa,NgọcLâutìnhcờnhìnthấy,bèngọilớn:

-Ngũnươnglạiđây,tôicóchuyệnnàymuốnnói.KimLiêngiậtmình,trởlạivớiNgọcLâu.KínhTếngỡngàngởlạivớinhữngcánhbướmchậpchờnbayliệngxungquanh...

Hồi20

ROIDAKHÔNGBẰNGNƯỚCMẮT

Hômđó,saukhiănsinhnhậttạinhàHạĐềhình,TâyMônKhánhlênngựatrởvề,giữađườnggặphaingườichặnlạixintiền.Đólàhaitêncônđồchuyênsốngvềnghềtrộmcướpđâmchém,mộtđứalàThảoLýXàLỗHoa,mộtđứalàQúaNhaiThửTrươngThắng.HaitênnàyvẫnthườngđượcTâyMônKhánhtrợcấptiềnbạcvàsẵnsànggiúpTâyMônKhánhtrongmọiviệchợpvớikhảnăngcủachúng.

TâyMônKhánhdừngngựa lại, hai tên cônđồchạy tới, nửađứngnửaquỳmànói:

-Đạiquannhânquanglâmtớiđâuvậy?

TâyMônKhánhbảo:

-Tađangvềchứđiđâu, tavừamớiănsinhnhật tạinhàquanđềhìnhHạgia.

Đoạnnhìnhaitêncônđồmàbảo:

-Tacóchútviệcmuốnphiềnhaichú,haichúsẵnlònggiúpchăng?

Haiđứagiànhnhaumànói:'-SaoĐạiquannhânlạidạynhưthế?Chúng tôi từ trước tới thọƠnĐại quan nhân quá nhiềumà chưatừngbáođáp,bâygiờĐạiquannhâncầngìxincứchỉdạy,dầucónhảyvàonướcsôilửabỏng,tôicũngchẳngdámtừnan.

TâyMônKhánhbảo:

-Vậythìđượclắm,ngàymaihaichútớinhàtôi,sẽnóichuyệnsau.

Haiđứanói:

-Việcgìphảiđợi tớingàymaicho thêm lâu lắc,Đạiquannhâncóchuyệngìxincứnóingaychoanhemchúngtôibiết.

TâyMônKhánh bèn xuống ngựa, kề tai hai tên côn đồ nói rõ đầuđuôivụTươngTrúcSơncướiBìnhNhi,rồinóithêm:

-Chỉcầnhaichúnóigiùmvàitiếnglàđược.

Đoạnthòtayvàotúi,dốcrađượcbốnnămlạngbạcvụn,chohếthaiđứa,lạinóithêm:

-Bấynhiêuchỉlàđểhaichúuốngrượuchơithôi,loviệcxong,tasẽtrọngthưởng.

LỗHoanói:

- Tưởng Đại quan nhân cần chuyện gì khó khăn như xuống biểnĐôngbẻngạnhcákìnhhoặclênNhạcHoasơnvặnrăngmãnhhổthìchúngtôikhônglàmđượcthật,chứcònchuyệnnàythìcóđánggì.

Chúngtôi thọƠnĐạiquannhânquánhiều,nayvìmộtchuyệncỏnconnhưthếnàymàdámnhậnbạchaysao?

TâyMônKhánhbảo:

-Nếuhaichúkhôngnhậnthìtôikhôngdámphiềnhaichúnữa.

Nói xong làmbộ bảoĐạiAn cất bạc đi rồi định quất ngựamà về.TrươngThắngvộimắngLỗHoa:

-MàythậtgiờnàymàcònchưabiếttínhtìnhĐạiquannhânđâyhaysao?

-VừanóivừagiữcươngngựaTâyMônKhánhlại,sauđógiơhaitaynhậnbạc,rồicảhaiquỳngaybênđườnglạytạ,đoạnnói:

-BâygiờthìxinĐạiquannhâncứvềphủnghỉngơi,thếnàoanhemchúng tôi cũngdâng choĐại quannhânmột trận cười hảhê.CònchuyệntiếndẫnchúngtôivàolàmviệctạiphủĐềhình,xinĐạiquannhânđểýcho.

TâyMônKhánhbảo:

-Đượcrồi,cứ loviệcnàyđiđã,chuyệnkiachưacầngấp lắm.Nóixonggiụcngựavềnhà.Hai têncônđồcũngkéonhauđi.TâyMônKhánhvềtớinhàthì trờicũngđãvềchiều.GianhânthấyTâyMônKhánhtừxađãchạyvàobáo.Nguyệtnươngvàmọingườivộiphântán,aivềphòngnấy.ChỉcóKimLiênlàđangvơvẩntrongvườn.TâyMônKhánhkhôngvàothẳngnhàmàlạighéquahoaviênmới,thấyKimLiênthìgọilạihỏi:

-Takhôngởnhà,nàngrađâylàmgì?

KimLiêncườiđáp:

-Hômnay chúng tôi nhânbuổi nhànhạ, cùngĐại nương vàođâyngoạncảnh,khôngngờchàngvềsớmquávậy.

TâyMônKhánhdịugiọngbảo:

-HômnaytạinhàHạĐềhình,tiệcrượuvuivẻlắm,nhưngvìđườngxa,tôimớivềsớm.

Nóixongcởiáongoàira.KimLiênđỡáo,đoạnnói:

-Chàngcómuốnuốngrượukhông,đểtôibảochúngnósửasoạn.

TâyMônKhánhthấyXuânMaiđứnghầuthìquaylạibảo:

-Dọnngay tại hoa viênnày, không cầnnhiều thứcăn, chỉ cần lấybìnhrượuBồĐàochotalàđược.

Haingườidắtnhauvàongôiđình tronghoaviên,ngồivàobànmàđợi. TâyMônKhánh ngắmKim Liên, thấy nàng hôm nay đẹp hơnhẳnmọihôm,chiếcáolụatrầmhươngthêungũsắccànglàmtônnổinétmặtdiễmkiều,nhữngcánhhoatươicàitrênđầucànglàmtônnổimái tócmây.TâyMônKhánhhài lòng lắm.Lát sauXuânMaiđemrượuvàthứcănra.KimLiêntựtayrótượugắpthứcănđưalêntậnmiệngTâyMônKhánh.TâyMônKhánhănuốngvuivẻlắm,bảoKimLiênrằng:

-Tacóchuyệnnàynói trướcvớinàngđểnàngbiếtmàcườichơi.TênlangbămhọTươngdámmởtiệmthuốc,đểrồingàymaicoicái

mặtnórathếnàochobiết.

KimLiênhỏi:

-Chuyệnnhưthếnàomớiđượcchứ?

TâyMônKhánhbènkểlạichuyệntìnhcờgặphaitêncônđồTrương,Lỗ, rồi nhờ chúnggiúpmình pháTươngTrúcSơn.KimLiên nghexongcườiphálên:

-Chànglàmvậysaunàynhiềutộilắmđó.ÀmàTươngtiênsinhcóphảilàngườivẫntớichữabệnhchogiađìnhmìnhkhông?Tôithấyhắntacũnghiềnlànhlễđộđấychứ,gặpai làcúiđầuthậtthấp,tộinghiệplắm.Chàngcũngnênvừavừathôi,đừngquátay.

TâyMônKhánhbảo:

-Nàngkhôngbiếtthằngkhốnđóđâu,mỗilầntớiđâynóthườnglấmlétnhìntrộmnàngđó.

KimLiêncười:

-Chàngnóisaochứtôikhôngtinlàmộtngườicóchữnghĩamàlạicónhữnghànhđộngnhưthế.

TâyMônKhánhbảo:

-Nàngcứnhìnbềngoàinhưvậythìlầmchết,thảonàonàngchỉđểýtớibềngoàicủađànôngmàthôi.

KimLiênnóisangchuyệnkhác,haingườivừaănuốngvừacườinóimộthồirồivềphòng.

LạinóivềBìnhNhi,thìBìnhNhilàmvợTươngTrúcSơncũngđượckhoảnghaitháng.Mớiđầuhaingườitươngđắchòahợplắm,nhưngsau thì không hiểu tại sao Bình Nhi đuổi Trúc Sơn ra ngủ ở tiệmthuốc,khôngchongủchungvớimìnhnữa.TrúcSơnbuồngiậnlắm,suốt ngày chỉ ngồi sau quầy thuốcmànghĩ ngợi vẩn vơ.Một hômthấyhaingườiđànôngtừngoàibướcvào,dángđiệunghênhngang,tựkéoghếmàngồi.Mộtngườihỏi:

-TiệmcủaôngcóvịthuốcCẩuhoàngkhông?

TrúcSơnđứngdậycườiđáp:

-Ngàinóichơihaysaochứlàmgìcóvịđó,chỉcóvịNgưuhoàngmàthôi.

Ngườilạbảo:

-NếukhôngcóCẩuhoàngthìchovịBăngtháncũngđược.Lấyrađâychotôicoirồitôilấyvàilạng.

TrúcSơnnói:

-ChỉcóbăngphiếnchứlàmgìcóBăngthán,băngphiếncủanướcBaTưlàtốtnhất.

Ngườikiabảobạn:

- Thôi, hỏi làmgì, tiệmnàymớimởđược cómấy ngày, làmgì cónhữngvịthuốcđó.Thôiđểtôinóithẳngvàochuyệnthìhơn.

ĐoạnquaysangbảoTrúcSơn:

-NàyTươngnhịca,nhịcanằmmơhaysaođây?Nhịcacònnhớlúctrước,vợchết,nhịcaphảivaycủaLỗcađâybamươilạngbạc,bâygiờcảvốnlẫnlờitínhracũngkhôngphảiít.HômnayLỗcatớiđây, thấy nhị ca làm ăn khá giả, lại có cửa tiệm lớn lao nên mớimượnchuyệnhỏithuốcđểxemnhịcacónhậnrakhông,vậymànhịcakhôngthèmnhậnra,bâygiờthìnhậnrahaykhôngnhậnracũngnêntrảtiềnchongườitađi.

TrúcSơnnghexonggiậtmìnhhoảngsợnói:

-Tôicóquenbiếtvịnàybaogiờđâumàbảolàtôivaytiền?

TrươngThắngbảo:

- Không mượn tiền sao người ta lại tới đòi ? Xưa nay làm gì có

chuyệnlạnhưvậy?

TrúcSơnnói:

-Tôichưađượchânhạnhquenbiếtnhịvị,cũngkhôngbiếtcaodanhquýtínhnhịvịlàgì,tạisạolạitớiđòitiềntôi,nhưvậylàthếnào?

TrươngThắngbảo:

-Saonhịcachóngquênthế?Ngàytrướcnhịcacònnghèonàn,nhờLỗcađây trợgiúp,bâygiờnhịcamớiđượcmátmặtnhư thếnày,vậythìcònnợbaonhiêuphảitrảchứ.

LỗHoanói:

-TôihọLỗtênHoa,nămnọnhịcacóvaycủatôibamươilạngbạcđểlàmtangchovợ,naythìcảvốnlẫnlờilàbốnmươitámlạng,saokhôngchịutrả?

TrúcSơnluốngcuốngnói:

-Tôicómượntiềncủangàibaogiờđâu,màcómượnthìcũngphảicógiấynợcóngườichứngchứ.

TrươngThắngbảo:

-TôiTrươngThắng,làngườichứngđây.

NóixonglấytrongtayáoramộttờgiấychìachoTrúcsơncoi.TrúcSơnvừasợvừagiận,mặttáiđimắngrằng:

-Đồkhốn,chúngbaylàbọncônđồtừđâutớidâydámlàmtiềnta?

LỗHoagiậnlắm,đánhngaymộttráithôisơnvàogiữamặtTrúcSơnrồilậtđổmấytỏthuốc,cácvịthuốctungtóekhắpnhà.TrúcSơnkêu:

-Đámcônđồtrộmcướpdámlộnghànhnhưthếnàysao?

ĐoạngọiThiênPhúcra.ThiênPhúcvừamớithòmặtrađãbịLỗHoađáchomộtđángãquỵ,bèn lui lại,khôngdámnhúcnhích.Trương

Thắnglàmbộcảnngăn:

-Lỗcacứtừtừ,cólẽlâungàysợTươngnhịcađâyquênchăng,đểrồiTươngnhịcatrảđầyđủchoLỗcalàđượcchứgì.ĐoạnquaylạihỏiTrúcSơn:

-Tươngnhịcanghĩsao?

TrúcSơnđịugiọng:

-Dù là tôicómượn tiềnnữa thìcũngphải thủng thẳngnóichuyệnchứsaolạiphánhàtôinhưthếnày?

TrươngThắngbảo:

-NếuTươngnhịcabiếtđiềuchịutrảnợthìtôisẽnóivớiLỗcabỏsốtiềnlờiđi,nợthìphảitrả,saonhịcalạigiởthóiươngngạnhđểđếnnỗixảyrachuyệnđángtiếc?

TrúcSơndậmchân:

-Tứcchếtmấtthôi,việcnàyphảilênquanmớiđược.Tôimượntiềnbaogiờđâu.

TrươngThắngcười:

-Chắcnhịcauốngrượunênnóiẩukhông?

NóichưadứtlờithìLỗHoađãgiángngaymộtquyềnvàomặtTrúcSơn,khiếnTrúcSơnxổkhănxổtóc,chảycảmáumũira.TrúcSơnkêulainhỏi,nhưnglạibịlínhtuầntớitróilạigiảilênquan.BìnhNhiởtrongnhàtheodõimọichuyện,thấyTrúcSơnbịbắtthìsaiPhùngmamaragỡbảnghiệu,đóngcửachặtlại.

ĐồngbọncủaLỗHoatớibáochoTâyMônKhánh,TâyMônKhánhliềnviếtthiếptớihuyệnnhờđưanộivụlênphủĐềhình,đồngthờilạiviếtthiếpgửichoHạĐềhình.HômsauHạĐềhìnhđăngđường,coitờtrìnhrồichodẫnTrúcSơnrahỏi:

- Ngươi là Tương Trúc Sơn tự là Văn Huệ phải không ? Tại sao

ngươi vay tiền của tên Lỗ Hoa, đã không chịu trả còn hành hungngườita?Nhưvậylàthếnào?

TrúcSơnthưa:

-Tôiquảkhônghềmượntiềncủangườinàymàcũngkhônghềquenbiếthắntanữa.Vậymàtựnhiênngườinàylạitớiđòitiềntôi,hànhhungtôi,lạicònpháhạihànghóađồđạccủatôinữa.Thậttôikhônghiểutạisao.

HạĐềhìnhquáthỏi:

-LỗHoa,ngươicónóigìkhông?

LỗHoathưa:

-Hắncóvaytiềncủatôiđểlàmđámtangchovợ,nayđãbanămrồimàkhôngchịutrả.Hômquatôinghenói làhắnhồinàylàmănkhágiả,mởtiệmthuốctolớn,bèntớiđòi,vậymàhắnvuoanlàtôihànhhungvàpháđồđạchànghóacủahắn.Hiệncòntờgiấyvaytiềnđây,vàcócảngườichứnglàTrươngThắngnữa.Xinđèntrờisoixétchotôi.

Nóixongrúttrongtayáotờgiấynợgiảmạoratrìnhlên.Đềhìnhcầmlấyđọc,thấygiấynợviếtnhưsau:

"TôilàTươngVănHuệ,hànhnghềlangytạihuyện,vìvợchếtkhôngcó tiềnmachay,nênnhờTrươngThắng làmchứngđểvaycủaLỗHoamộtsốbạclàbamươilạng,sốlờihàngthánglàbaphân,hẹnsangnămsẽgiaohoàncảvốnlẫnlời,khôngdámchậmtrễ.Naylàmtờgiấynàyđểlàmbằng".

HạĐềhìnhđọcxonggiậndữđậpbànquát:

-Giỏi thật,giấyvaynợcònđây,ngườichứngcònđây,vậymànóiláo.

Đoạn sai tả hữu đem cây trượng ra, nọc Trúc Sơn đánh bamươitrượng, khiến cho quần áo tả tơi, thịt nát máu chảy vô cùng đauthương.SauđólạisailínhdẫnTrúcSơnvềnhà,lấybabailạngmà

trảchoLỗHoa,nếukhôngsẽphải trở lạinhamônđểchịungồi tù.TrúcSơngượngđauvềnhàkêukhócxinBìnhNhixuất tiềnra trả.NhưngBìnhNhimắng:

-Conngườivôliêmsỉkia,anhđưatiềnchotôiđượcđồngnàobaogiờkhôngmàbâygiờhỏitiềntôi?Tôimàbiếtanhnhưthếnàythìtôiđãchẳnglấyanhlàmgìchoxấuhổ.

Línhhuyệnthấytrongnhàcóchuyệncãicọ,bènnóilớn:

-NếuTươngVănHuệkhôngcótiềnthìđừngchậmtrễnữa,hãymautheochúngtôivềnhamôn.

TrúcSơnvộichạy ranóivài lờivới línhhuyện rồi lạiquayvàoquỳkhócmànói:

-Xinnàng làmơn lấyđức,cho tôibamươi lạngđể trảchokẻkia,nếukhôngtôisẽbịgiamcầmđánhđậpchắckhôngsốngnổi.

BìnhNhibấtđắcdĩphảilấybamươilạngđưachoTrúcSơnđểđemratrảchoLỗHoa,kývàogiấylàđãtrảnợxong.LỗHoavàTrươngThắng sau khi lấy được ba mươi lạng bạc bèn tới nhà Tây MônKhánhthưachuyện.TâyMônKhánhnghexongvuilắm,saidọntiệcthếtđãi.LỗHoalấysốbạcbamươilạngrađưachoTâyMônKhánh.TâyMônKhánhđờinàochịunhậnbènbảo:

-Haichúcứgiữlấymuarượumàuống,saunàytôicònnhờvảhaichúnhiềunữa.

LỗHoavàTrươngThắngănuốngxongthìcáotừmàđi.

VềphầnTrúcSơn,saukhitrảbamươilạngchoLỗHoathìbịBìnhNhimắng:

-Anhchỉđượccáitàiănhạiphácủamàthôi.Naymairồicảcănnhànàyanhcũnglàmtiêutanchomàcoi.Bâygiờanhcóđườngcónẻothìđiđi,mangcảthuốcmendụngcơcủaanhđichokhuấtmắttôi.

TrúcSơnvừathẹnvừagiận,khôngnóinênlời,chỉnuốtgiậnđitìmnhàthuêrồilóccócdọnthuốcmen,daocầu,thuyềntánmàđi.Từđó

haingườirờixanhau.TừkhiBìnhNhiđuổiTrúcSơnđithìngàyđêmchỉtơtưởngtớiTâyMônKhánh.SauđónghenóilàTâyMônKhánhđãđượcvôsự,thìtronglònghốihậnlắm,ngàyngàychỉtrangđiểmcho đẹp rồi ra tựa cửa chờmong.Một hôm,Đại An cưỡi ngựa đingang thấy tiệmthuốcđãdẹp,cửađóng im ỉm thìquayvề thưa lạichochủhay.TâyMônKhánhbảo:

-Chắc là thằngkhốnđóbịđánh, rồi lâmbệnhđóngcửanằmtrongnhàchứgì?Nócókhỏiđượcthìmauracũngphảilànửatháng.

Nóixongrồibỏqua,khôngđểýtớinữa.

MấyhômsaulàrằmthángTám,sinhnhậtcủaNguyệtnương,kháchkhứaravàotấpnập,Nguyệtnươngdọntiệctạiphòngkháchmàđãi.TâyMônKhánhvìđanglạnhlùngvớiNguyệtnươngnêntừsớmđãtớinhàLýQuếThưvuichơi,dặnĐạiAnlàtới tối thìđemngựatớiđón.TheoTâyMônKhánhcóỨngBáTướcvàTạHyĐại.HômđóQuế Khanh cũng có nhà, cùng em bồi rượu cho đám Tây MônKhánh.

Tớichiều,ĐạiAndẫnngựatới,TâyMônKhánhhỏi:

-Nhàcóchuyệngìlạkhông?

ĐạiAnthưa:

-Khôngcóchuyệngìcả,kháchkhứaravềcảrồi,Đạinươngcũngđãvềphòngnghỉngơi.HômnayHoaĐạinươngcũngsaiPhùngmamađemlễvật tớichúcthọĐạinương, lễrấthậu,cócảmộtđôihàidochínhtayNhịnươnglàmnữa.

TâyMônKhánhthấymặtĐạiAnđỏthìhỏi:

-Ngươiuốngrượuphảikhông?

ĐạiAnngậpngừngthưa:

-Hồi nãy đi ngang đườngSư tử,Nhị nương gọi tôi vào cho uốngrượu,tôinóilàđiđóngiagia,khôngdámuống,nhưngNhịnươngcứép,tôikhôngtừđượcnênphảiuốnghaichungdođómặtđỏlênthế

này.HiệnNhị nương hối hận lắm, nói chuyện với tôimà cứ khóc.Hômtrướctôithưachuyệngiagiakhôngtin.NhịnươnghiệncũngđãđuổingườihọTươngđirồi,vàchỉmonggiagianghĩlạiđểđượcvềhầuhạgia giamà thôi.Nhị nươngđaubuồngầy yếu lắm, nhờ tôithỉnhgiagiatớiđểđượcxinlỗigiagia.NếugiagiahồitâmthìđểtôighéquanóimộttiếngchoNhịnươngmừng.

TâyMônKhánhbảo:

-Condâmphụđó đã thay lòng đổi dạ, bây giờ cònmuốngì nữa.Nhưngthôi,đãvậythìngươitớinóilàphảibiệnlễmàchờtađến.

ĐạiAnnói:

-Vângđể tôiđingay,Nhịnươngđangmỏimắtchờ tôiđemtinvuitới.ỞđâycóBìnhAnvàHoa.ĐồnghầuhạgiagialàđượcrồiTâyMônKhánhbảo:

-Đượcrồi,ngươicứđiđi.

ĐạiAn lênngựaphóng thẳng tớinhàBìnhNhibáo tinmừng.BìnhNhinghexongnhưchếtđirồiđượcsốnglại,cườibảo:

-Cảmtạngươinhiềulắm,talàmphiềnngươiquánhiều,chuyệnnàythànhđượccũnglàdongươicả.NóixonglậtđậtdọnrượuthịtkhoảnđãiĐạiAn.Mấyhômsau,vàongàyhaimươi thángTám,TâyMônKhánhvìchưalàmhòavớiNguyệtnươngnêndọnquaNgoạnHoaLâubênnhàmới,rồisaichuẩnbịmộtcỗkiệu,mộtxấp lụa,bốncỗđèn lồng,choĐạiAnvàBìnhAn tớiđónBìnhNhivề.BìnhNhiănmặcsangtrọng,trangđiểmlộnglẫy,giaonhàcửachoPhùngmamavàThiênPhúcmàlênkiệuvềnhàTâyMônKhánh.TrongkhiđóTâyMônKhánhănmặcchỉnhtềngồiđợiBìnhNhibênnhàmới.KiệucủaBìnhNhitớicổng,khôngmộtairatiếpđón.NgọcLâubiếtchuyệnvộichạylêngặpNguyệtnươngmàbảo:

-Đạinương làchủnhà,nayngười tađãtớicổng,Đạinươngcũngnênchongườitiếpđón,nếukhôngsợrằnggiagiabuồngiận.Hiệngiagiaởbênnhàmới,màkiệungười tangừngđợingoàicổng,đểlâuekhôngtiện.

Nguyệt nươngđang giậnTâyMônKhánh nên khôngmuốn ra đóntiếp,nhưnglạisợrằngTâyMônKhánhsẽkiếmchuyệnlôithôi.Trầmngâmgiây lát rồimiễncưỡng rờibước ra tiếpđónBìnhNhi rồi saiđưasangnhàmớingay.CácahoànTúXuânvàNghênhXuânđãdọndẹptranghoàngsẵnphòngchoBìnhNhi,nhưngtốihômđóTâyMônKhánhbuồnbực,nênkhôngđếnvớiBìnhNhi.

Mãi hôm sau TâyMôn Khánhmới bảo Bình Nhi vào diện kiến đểphânlớnnhỏvàđểđượcnhìnnhậnlàhàngthứsáutrongnhà.Sauđó, liền trong ba hôm, Tây Môn Khánh cho dọn tiệc lớn, thết dãikháchkhứabạnbè.NhưngđêmđầutiênBìnhNhiđượcchínhthứcnhìnnhậnlàvợthứsáu,TâyMônKhánhkhôngđếnvớiBìnhNhi,màlạiđếnvớiKimLiên.KimLiênbảo:

- Người ta là người mới, mà đêm đầu tiên chàng không đến vớingườitalàthếnào?

TâyMônKhánhcườibảo:

-Nàngchưabiếttínhnếtcondâmphụđóđâu,cứđểtừtừkhôngvội.

Sau ba ngày đãi tiệc, nếp sống trong nhà đã trở lại bình thường,nhưngTâyMônKhánhvẫnchưachịutớivớiBìnhNhi,màlạiđếnvớiNgọcLâu.

BìnhNhisaumấyđêmliềnkhôngthấyTâyMônKhánhtới thìkhóclócbuồnrầu.Đếnđêmthứ tư,saukhichohaiahoànđingủ,BìnhNhicởidây lưngtreocổ lênxànhàtự tử.Haiahoànmớingủnênchưasay,chợt thứcgiấc, thấyđènnến lờmờ,chạyvàophòng thìthấyBìnhNhiđãtựtử,Thậtlà:

Gối lạnhcònchờcơnmộng thắm,Hồn thơmđãđịnhxuốnghoàngtuyền.

Haiahoànthấyvậysợquá,vộitungcửachạyragọiXuânMai.-Thưthươi,nươngnươngtôitựtửrồi.

KimLiênvàXuânMaihốthoảngchạysangcắtdâyhạxuốngđểtrêngiườngtìmphươngcấpcứu.

LátsauBìnhNhimớitừtừtỉnhlại.KimLiênbảoXuânMai:

-Ngươichạymờigiagiatớiđâyngay.

Lúc đó TâyMôn Khánh chưa ngủ, mà còn đang uống rượu trongphòngNgọcLâu.NgọcLâucũngđangkhuyênTâyMônKhánhnênđếnvớiBìnhNhi,rồinóithêm:

-Mấyđêm liềnchàngkhôngđến,eLụcnươngbuồn tủi tộinghiệp.VảlạiLụcnươngrấtcóthểnghĩrằngchúngtôicầmgiữchàng.

TâyMônKhánhbảo:

-Đượcrồi,quađêmnaysẽhay.Nàngkhôngbiếtchứcondâmphụđógớmlắm.Chồngmớichếtđãthúcgiụctôicướivề,tôinhiềuviệcbậnchưalongayđượcthìvồngaylấythằnghọTương.Tôicònđangngạilàthằngđócóthểtìmđếnđâygâychuyệnlôithôinữa.

NgọcLâubảo:

-Chànggiậncũngphải,nhưngbâygiờthìdùsaongườitacũngvềđâyrồi,chàngnênnguôigiậnlàhơn.

Đangnóithìnghebênngoàicótiếnggọicửarấtgấp.NgọcLâusaiLanHươngrahỏi.LanHươngtrởvàothưa:

-XuânMaithỉnhgiagiatớingay,Lụcnươngtựtửrồi.

NgọcLâuhoảngsợbảo:

-Đó,tôigiụcchàngđếnvớingườita,chàngkhôngnghe,cònbàyđặtchuyệnnàychuyệnkia.Bâygiờxảyracơsựthếnàycóchếtkhôngchứ.Nóixongsaiđốtđèn lồng,cùngTâyMônKhánh tớingay.LátsauthìNguyệtnươngvàKiềuNhicũngtới.Nguyệtnươnghỏi:

-Ngũmuộiđãđổnướcgừngchưa?KimLiênđáp:

-Tôicódùngnướcgừngcứutỉnhrồi.

BìnhNhinằmtrêngiường,thấymọingườitớiđôngđủthìcứnghẹn

ngàomãi,látsaumớinứcnởkhócđược.TâyMônKhánhthấyBìnhNhi vô sự thì bỏ về phòngNgọc Lâu trước.Nguyệt nương vàmọingườicònởlạikhuyêngiảimộthồirồiaivềphòngnấy.

Hômsau,TâyMônKhánhnóivớiđámthêthiếp:

-Cácnàngkhôngbiếtthủđoạncủacondâmphụđóđâu,nógiảvờđểlàmmọingườisợmàthôi.

Đểtốinaytôitớiđóbắtnótựtử,nếunókhôngchịu,tôisẽchonóănroingựa.Nóchưabiếttôilàaimà.

Mọingườiđềuxúmlạikhuyêncan,TâyMônKhánhkhôngnóigì.

TốihômđóTâyMônKhánhgiấuroingựatrongtayáomàtớiphòngBìnhNhi,lạidặnXuânMaiđónghếtcáccửa,khôngđượcchoaivào.NgọcLâuvàKimLiênlảngvảngxaxađểtheodõi.

Trongphòng,BìnhNhibiếtTâyMônKhánhvàonhưngcứnằmtrêngiườngmàkhóc,rồihaiahoànluirangoài.TâyMônKhánhkéoghếngồixuống,trỏBìnhNhimàmắng:

-Dâmphụkia, tạisaomày lạivềnhàtaođểtựtử,địnhgieotaivạchotaohaysao?Màytheothằngkhốnđórồi,taođâucómờimàyvềđây?Màynhờgianhâncủataovanxingiùm,taomớirủlòngchovềđây,vậymàmàydámgiảchếtđểlừagạtmọingười.Taotừnhỏchưađượcthấyaitựtửbaogiờnênhômnaytớiđâybắtmàyphảitựtửchotaocoi.

Nóixongrútramộtcuộndâythừng,némvàomặtBìnhNhi.BìnhNhichợtnhớlạilờiTươngTrúcSơnnóivềhànhđộngtànbạocủaTâyMônKhánhđốivớithêthiếp,naynhìntậnmắtthìthấyquảlàđúng.

Vìvậyvừahốihận,vừađaubuồn,chỉgụcmặtmàkhóc.TâyMônKhánh giận lắm, quát tháo bắt BìnhNhi cởi bỏ hết xiêm y rồi quỳxuống đất trước mặt mình. Bình Nhi không chịu. Tây Môn Khánhnhẩyxồtớilôituộtxuốngđất,thẳngcánhquấtmấyroi.BìnhNhimớichịucởihếtxiêmáo, run rẩyquỳmọpxuống.TâyMônKhánhngồixuốngghế,vungvẩyngọnroidamàdằngiọnghỏi:

Dâm phụ kia, ta đã dặn mày là hãy đợi, trong nhà ta còn nhiềuchuyệnquantrọngcầnphảigiảiquyếtchoxong,vậymàtạisaomàykhôngchịunghe lời,mà lại vồ lấycái thằnghọTưongkhốnkiếp?Màylấyai,takhôngnóilàmgì,nhưngcáithằnghọTươngthìcógìđểmàyphảimêmệt.Màycướinóchứkhôngphảinócướimày.Màylạimuanhàchonó,bỏ tiền rachonómở tiệm thuốc,cóphảimàyđịnhgiúpnócạnhtranhvớitachăng?

BìnhNhicúimặtđáp:

- Bây giờ tôi cũng chẳng biết nói sao, mà hối thì cũng muộn rồi.Nhưng từ khi chàng hứa rồi không thấy lại, tôi buồn sầu đêm đợingàymong.Rồi bên vườn củaKiềuHoàng thân cónhững loàimaquáihiệnrachàngmàđếnvớitôi.Thườngthườngđêmnàomaquỷcũnghiệnhìnhchàngmàđến,rồitớihừngđônggàgáymớichịuđi.Chàngkhôngtin thìcứhỏiPhùngmamavàhaiđứaahoàntất rõ.Maquỷnó làm tôibệnhgầnchết,nhờ tênhọTương tớicho thuốcmớikhỏi.Tênnàytántỉnh,lạinóirằngchàngđanggặpchuyệnnguynanvàđãphảiđiĐôngKinhlochạytộirồi.Tôiphầnsợmaquỷphầntinlờinónênmớitrótdạilấynó.Ngờđâuítlâusauthìxảyrachuyệnnóquịtnợcủangườita,bịngườitađánhrồiđưatớiquan.

Tôinéngiậnbỏtiềnratrảnợchonórồiđuổinóđi.

TâyMônKhánhhỏi:

-Ngheđâumàyxúinó làmđơntốcáotachiếmđoạtvàngbạccủacảicủamàyphảikhông?

BìnhNhikêulên:

-Trờiơi,làmgìcóchuyệnđó,tôimàlàmchuyệnđóthìcứgiếtchếttôiđi.

TâyMônKhánhcườigằn:

-Màdùcóchuyệnđóchăngnữathìtacũngchẳngsợ.Màycậymàycó tiền nênmới thay chồngnhư thayáo, thứnhưmày thì ta cũngchẳngdungđượcđâu.Tanóithật,chuyệnthằnghọTươngbịđánhvà bị lên quan, chính là thủ đoạn của ta đó, nhưngmới chỉ là thủ

đoạnnhỏnhặtmà thôi,chỉcốtdằnmặt thằngkhốnđó.Cònnếu takhôngthươngtìnhthìcảmàycũngkhôngthoátđâu.

BìnhNhinói:

-Tôicũngbiếtđólàdochàngsắpđặt,nhưngnhưvậytứclàchàngcòn thươngđến tôi.Cònnếuquả thậtchàngkhôngcòn thương tôinữathìtôicóchếtcũngđành.

BìnhNhiđượcđà,đemhết lờingon tiếngngọt ranói.LátsauTâyMônKhánhcóvẻbớtgiậnbảo:

-Dâmphụkia,tahỏiđây,tavớithằngkhốnhọTương,aihơnai?

BìnhNhivộiđáp:

-Nólàmsaosođượcvớichàngmàhỏi.Chàngcaonhưtrời,nóthấpnhư đất, chàng ở trên bamươi ba từng trời, chuyện trò với NgọcHoàngtiênnữ,nóchínmươichíntừngdướiđất,làmbạnvớiquỷsứDiêmvương.Nhữngđồvậtcủacảicủachàngtrongnhà,chắclàcảngànnămnócũngchưađượcnhìnthấy.

MàchẳngcầnnóitớithằnghọTương,cứnóingaytớiHoaTửHưkiacũngchưabéngótchàng.Tôinhưngườibệnhlâunăm,chàngnhưviênthuốcthánh.Tôicóđiềugìkhôngnênkhôngphảithìnhờchàngngàymộtngàyhaitừtừdạydỗcho.

Bình Nhi nói tới dâu, ruột gan Tây Môn Khánh nở ra tới đó, bènbuôngroi,nângdậy,bảomặcxiêmy,sauđónói:

-Nàngnóiđúng,nónhưcáiđĩa,tanhưbầutrời,làmsaomàsođượcĐoạnbảoXuânMai kêbàndọn tiệc,haingười cùngnhauđốiẩm.Đêmđó,TâyMônKhánhởlạivớiBìnhNhi.

Thậtlà:

BênTâymưadội,bênĐôngnắng,.

Nhữngtưởngvôduyênlạihữutình.

Hồi21

ĐƯỢCNGƯỜIĐƯỢCCỦA

Trongkhiđó,NgọcLâuvàKimLiênđứngngoàikhôngngheđượcgì.LátsauXuânMaibướcra,KimLiênchặnlạihỏinhỏ:

-Trongđóđộngtĩnhthếnào?

XuânMaiđápnhỏ:

-GiagiabắtLụcnươngcởibỏxiêmy,Lụcnươngkhôngchịu,giagiabènquấtchomấyroichếtđiếng.

KimLiênhỏi:

-Cóđánhà?Rồicóchịucởibỏxiêmykhông?

XuânMaiđáp:

-Lụcnươngthấygiagianổigiận,vộicởingayrarồiquỳxuốngđất.

KimLiênđangđịnhhỏinữa,nhưngNgọcLâusợthầmthìngoàinày,TâyMônKhánhcóthểngheđược,bènbảo:

-Ngũmuộià,mìnhnênđiđi.

NóixongkéoKimLiêntớimộtchỗkhuấtvàtốiđểđợiXuânMaivàonghengóng,trởrasẽhỏitiếp.

Tới chỗ khuất, hai người thầm thì nói chuyện, Kim Liên kể lại choNgọcLâunghevềviệcTâyMônKhánhđánhmìnhbằng roida lúctrước.Đangnói thì thấycửanhỏmởra,XuânMaibướcra,vộivộivàngvàngmàđi.KimLiênđứngtrongchỗtốigọinhỏ:

-Connỡmkiađiđâuvậy?Chúngtaođứngđâycơmà.

XuânMaiđúnglạicười,rồiđịnhtiếptụcđi.KimLiênbựcmình:

-Khỉchưa,lạiđâytaohỏiđã,điđâumànhưăncướpvậy?

XuânMaibènbướctới,thầmthìthuậtlạiđầuđuôirồinói:

-Lụcnươngkhóc lóckể lểmộthồi thìgiagiakhônggiậnnữa,đỡdậy, chomặc xiêm y, và sai tôi dọn bàn làm tiệc, bây giờ tôi phảixuốngnhàbếpđây.

KimLiênnghexongbảoNgọcLâu:

-Thậtlàđồvôliêmsỉ,lúcnãythìhùnghùnghổhổ,vậymàbâygiờnghenóỏnthót,lạiêmluôn.

Tôibiếtngaymà,códámlàmgìnóđâu.

ĐoạnquaysangbảoXuânMai:

-Người tacũngcóhaiđứaahoàn, sao lạiphải saimày?Việcgìmàyphảingửatayxinviệcnhưthế?Bâygiờkhôngphảiđiđâuhết,cứđứngđâymàréogọiconácphụTuyếtNga,bảodọntiệc.Màygọilớnlênchotaonghexemnào.

XuânMaithưa:

-Giagiasaitôithìcứđểtôilàm.

Nóixongcườihìhìmàđi.KimLiênbảo:

Tứcchếtthôi,Tamthưcoi,nólàngườicủamình,nhưnglạichỉnghelờigiagia.Coinóleteđinhưthếkiacógiậnkhôngcơchứ.

NgọcLâunói:

- Chúng nó kể cũng lạ thật, a hoàn Lan Hương của tôi cũng thế,nhiềukhitôisainólàmthìnólờđờchẳngcoiragì,thếmàgiagiasailànóbachânbốncẳngmàđi.

HaingườiđangchuyệntròthìahoànNgọcTiêutớithưa:

-Tamnươngởđâysao?TôiđangđitìmrướcTamnươngvềphòng

đây.

NgọcLâumắng:

-Đồkhỉ,làmtaogiậtcảmình.

Đoạnhỏi:

-Đạinươngcóbiếtngươitớiđâykhông?

NgọcTiêuđáp:

-Đạinươngngủrồi.TôivừagặpXuânMaiởđằngbếp,tôicứtưởnggiagiaởbênphòngNgũnương.

KimLiêntiếplời:

-Nếuvậythìcònnóilàmgìnữa.

NgọcLâuhỏitiếp:

-Ngươikhôngbiếthaysao?GiagiaởphòngLụcnươngđó.VìLụcnươngkhôngchịuquỳnênbịgiagiađánh.

NgọcTiêuhỏilại:

-Đểcảxiêmymàđánhhaybắtcởibỏxiêmymàđánh?Nếucởibỏxiêmythìdathịtnõnnườngđólàmsaochịuthấu.

NgọcLâucười:

-Conquỷnàycáigìcũngbiết,vậymàcònởđókhéolochongườita.

Đangnói thìXuânMaiđem rượuvàTiểuNgọcđemđồănđi qua.KimLiênlẩmbẩm:

-Conquỷkiakhôngbiếthầuhạnhưvậycóđượcgìkhôngmàtetáihíhửngthế.

Đoạnbảo:

-XuânMai, vàođóbảoahoàncủangười tađứnghầu rượu,màykhôngviệcgìphảirỗihơilochuyệnngườikhác,màyvềchotaosaiviệc.

XuânMaichỉcườihìhìmàđi.NgọcLâuvàKimLiênchiataynhauvềphòng. Lát sau. Xuân Mai dọn tiệc xong, để Tú Xuân và NghênhXuânđứnghầu tiệc rồi trởvềphòng.KimLiênbảoXuânMaiđóngcửa,chủ tớđingủ.Hômsaungủdậy, trangđiểmxong thìNghênhXuânđemđồănsángtới,BìnhNhitiếpchoTâyMônKhánhăn.Lạisai lấyvòrượuKimHoatớirótmời.Sauđó,mởrương,kiểmđiểmcácđồ tư trang tếnhuyễn trướcmặtTâyMônKhánh,đưachoTâyMôn Khánh coi hàng trăm hạt trân châu, bảo là của Lương TrungThưngàytrước,cácđồvàngbạcchâubáukhác,bảolàcủachúHoaTửHưđểlại.Rồilạilấyramộtcáitrâmcàitócrấtquýmàhỏi:

-Đạinươngvàcácnươngnươngcóthứtrâmnàykhông?

TâyMônKhánhđáp:

-Họmỗingườicũngcóíttrâm,nhưngkhôngcóđượcthứnày.BìnhNhibảo:

-Nếuvậythìtôikhôngdùngđâu.Chàngđemcáinàytớithợbạc,bảohọphára,làmmộtcâytrâmcóchínconphượng,mỗiconmỏngậmmột hạt châu.Còn thừa vàng thì bảo họ làm cho tôimột cây trâmgiốngynhưcủaĐạinương.TâyMônKhánhcầmlấycâytrâmquý,rồirửamặt,mặcáođộikhănmàbướcra.BìnhNhidặntheo:

-Cănnhàcủatôiởngoàibâygiờchẳngcóai,chàngnênsaingườitớicoisócrồichothằngThiênPhúcvềđâychotôisaiviệc,chứđểmộtmìnhPhùngmamaởđó,tôikhôngđượcyêntâm.

TâyMônKhánhgậtđầurồiđi.Ratớingoài,nghetiếngKimLiêngọi:

-Giagiađiđâuvậy?

TâyMônKhánhđáp:

-Đicóchuyệnchứđiđâu.

KimLiênbảo:

-Chuyệngìthìcũngkhôngphảivộinhưthế,tôicóchuyệnmuốnnóivớichàng.

TâyMônKhánhbấtđắcdĩrẽvàophòngKimLiên,ngồixuốngghế.KimLiênnắmtayTâyMônKhánhmàbảo:

-Chàngđi đâu có chuyệngì choaimà vội vàng thế, tôimuốnhỏichàngmộtchútmàcũngkhókhănnữa.

TâyMônKhánhkhóchịu:

-Hỏigìthìkhôngchịuhỏi,cứởđódàidòngmãi,tôicóviệcphảiđi,látnữavềhãyhay.

Nói xong đứng dậy bước ra. Kim Liên thấy trong tay áo TâyMônKhánhdườngnhưcóvậtgì,bènhỏitheo:

-Chàngmangtheocáigìvậy?Lấyrachotôicoiđượckhông?

TâyMônKhánhđứnglạibảo:

-Cógìdâu,túibạccủatôiđấymà.

KimLiênkhôngtinbướctớithòvàotayáoTâyMônKhánhlấyra,thìthấyđólàcáitrâmcàiđầulớn,rấtquýbènhỏi:

-Chàngđịnhđemcáinàycủangườitađiđâuvậy?TâyMônKhánhđáp:

-Lụcnươnghỏitôi,biếtlàcácnàngkhôngcóthứnàynênkhôngtiệndùngmộtmình,nênnhờtôimangrathợbạc,bảopháralàmthànhhaicáikhácđểdùng.

KimLiênhỏi:

-Lụcnươngbảolàmtheonhữngkiểugì?

TâyMônKhánhđáp:

-MộtcáilàmtheokiểuCửuPhượngĐiện,mộtcáilàmtheokiểucủaĐạinương.

KimLiênlạihỏi:

-Cáinàylớnquá,nặngbaonhiêuđây?

TâyMônKhánhbảo:

-Chínlạngđó.

KimLiênbảo:

-Làm theokiểuCửuPhượngĐiệnchỉmấtchừnghơnba lạngmàthôi,cònkiểucóhìnhPhậtQuanâmcủaĐạinươngthìchỉmấthơnmộtlạng,nhưvậylànócònthừaquánhiều.HaylàchànglấycáichỗthừađólàmchotôimộtcáitheokiểuCửuPhượngĐiệnđi.

TâyMônKhánhbảo:

-LàmtheokiểunhưcủaĐạinươngtốnnhiềuhơnchứhơnmộtlạngsaođược?

KimLiênbảo:

-Nhiềuthìcũngchỉhaibalạnglàcùng,nhưvậycũngvẫncònđủđểlàmchotôimộtcáitheokiểuCửuPhượngĐiệnnửa.

TâyMônKhánhbảo:

-Nànggớmthật,tínhănkhôngăncócủangườinhưvậysao?

KimLiêngiảlả:

-Chàngcóthươngtôithìchiềutôi,chàngcómấtmátgìđâu,chàngmàkhôngchịulàmrồibiếttôi.

TâyMônKhánhcấtcáitrâmquývàotayáorồicườimàđi.KimLiên

lườmnguýtbảo:

-Cáimặtrõthật...

TâyMônKhánhquaylạicườihỏi:

-Cáimặtnàylàmsao?

KimLiênđáp:

-Làmsaothìkhôngbiết,chỉbiếttốiquamớiđầuthìrầmrĩlên,nàolàbắtngườitatựtử,nàolàđánhngườita,rồichỉlátsaulạichẳngthấygì,cònbâygiờthìtetáiđilocôngviệcchongườita,thậtxấuhổ.

TâyMônKhánhcườikhìkhì:

-Mụnàychỉdượccáiănnóihàmhồlàgiỏi.

Nóixongđithẳng.

Trong khi đóNguyệt nương,KiềuNhi vàNgọc Lâu đangngồi trênphòngkhách,nghebênngoàigianhânlaoxaođitìmgọiLaiVượngnhưngkhôngthấy.ThấybóngBìnhAnbênngoài,Nguyệtnươnggọivàohỏi:

-TìmLaiVượnglàmgìmàcứrầmcảlênvậy?

BìnhAnthưa:

-Giagiachogọigấp,hiệngiagiađangchờởngoài.

Nguyệtnươngimlặngmộtlúcmớinói:

-Tasainóđicóchútviệcrồi.

Nguyênlàtừsángsớm,NguyệtnươngđãsaiLaiVượngđemhươngnếnvàgạođếnmiếucủaVươngđạocô.BìnhAnnói:

-Nếuvậythìđểtôirathưalạivớigiagia.

Nguyệtnươngmắng:

-Thằngkhốnkia,aikhiếnmàynhanhnhảuđoảngvậy?BìnhAnvộiluira.Nguyệtnươngbảomọingười:

-TôibiếtlàgiagiamuốnsaithằngLaiVượngragiữnhàchongườitachứkhôngcógìhết.Nóirathìbảolànhiềuchuyệnmàkhôngnóirathìkhóchịutronglòng.Đãvềđâythìbánlạicănnhàởngoàiđi,mà nếu không bán thì ở đó cũng còn Phùngmama coi sóc. Nhàmìnhđã thiếungười,bâygiờ làmgìcóngườiđigiữnhàgiùmchongườikhác.VảlạivợthằngLaiVượngnayốmmaiđau,sainóđirồiởđâyvợnócólàmsaolấyaisănsóc.NgọcLâunói:

-Đạinươnglàmchủtrongnhà,Đạinươngthấygìkhôngphảithicứnói. Chúng tôi là người dưới, có biết cũng không dám nói. TheochúngtôithìĐạinươngnênnóivớigiagialàhơn.

Nguyệtnươngbảo:

-Tammuộià,Tammuộinóivậytứclàchưabiếttínhtìnhcủagiagiathếnàohaysao?ítlâunaytôiđâucóthèmnóivớigiagiamộtnửalời,muốn gì tôi cũngmặc kệ.Hễ nói ra, vui vẻ thì không sao,màkhôngvuithìlạitrởchứngmắngchửi,đãnhiềulầngiagiachửitôilàđồdâmphụbất lương.Tôi làmgìmàdâmphụ?Tôi làmgìmàbấtlương?Tôibấtlươngmàtrongnhàcótớinămsáungườithiếpnhưthếnàyhaysao?Chonêntụcngữbảo:

"lờithậtmấtlòng"làđúnglắm.Cácmuộimuộicóbiếttạisaogiagiađốixử lạnhnhạtvới tôinhưhiệnnaykhông?Cũngchỉvì tôi lấy lờiphảimàkhuyênngăn. Lúc trước tôi cónói là giagia là bạn chồngngườita,lạimuanhàcủachồngngườitatronglúckhókhăn,sauđóchồngngườitachếtchưađượcbaolâuđãtínhchuyệnlấyngườitavềlàmthiếp,nhấtlàgiagialạiđanggiữnhiềuvàngbạccủacảicủangườita,nhưvậycónhiềuđiềubấttiện,ấythếlàtừđókhôngthèmngómặttôinữa.Tôibiếtcóngườiởđằngsauỏnthótnhữngthứđóthìđượcquýmến,cònnhưchịemmìnhđâythậtthà,cáigìcũngnóirathìchỉ tổchongười taghétmìnhmàthôi.Bâygiờthìkhôngngóngàngđếntôi,tôicũngkhôngcần,miễnlàtôiởđâyđểtôiyên,cóđủngàybabữachotôiănlàđược,tôicoinhưmìnhởgóahoặckhôngcóchồngmàthôi.

Chonêncácmuộimuộicứmặckệ,khôngnênxenvàochuyệnngườitalàmgì.

Nguyệtnươngnóixong,KiềuNhivàNgọcLâuchỉngồibuồnrầuimlặng.LátsauthấyBìnhNhitớitrangđiểmlộnglẫymặcáothêu,quầnhoa,theosaucóTúXuânbưngbìnhnướcnóng.NghênhXuânbưngbộ đồ trà, tới mời Nguyệt nương và mọi người uống trà. NguyệtnươngsaiTiểuNgọclấyghếmờingồi.LátsauthìTuyếtNgavàKimLiêncũng tớicùngmọingườiuống trànóichuyện.KimLiênnhanhnhảunói:

-Lýđạithưà,đạithưphảilấycáilễmọngìđểtạƠnĐạinươngđâymớiđược.TôinóithậtchođạithưbiếtlâunaygiagiavàĐạinươnggiậnhờn,chính làvìchuyệncủađại thưđó.Hômnàođại thưphảidọnmột tiệc thịnh soạn, mời gia gia và Đại nương tới để ông bàđượcvuivẻlạivớinhau.

LýBìnhNhinói:

-Lờithưthưdặn,tôixinnhớ.

ĐoạnbướctớitrướcmặtNguyệtnươngsụplạybốnlạyrồinói:

-XinĐạinươngthatộichotôi.

Nguyệtnươngbảo:

-Lụcmuộià,Ngũmuộinóichơiđểđánhlừađóthôi.

ĐoạnquaysangKimLiên:

-Ngũmuộiđừngcólôithôi,tôiđãthềlàkhôngbaogiờnhìnmặtlãotanữamà.

Mọi người nghe vậy, không dám nói gì thêm nữa,mà chuyển quachuyệnkhác.LátsauKimLiênnhìn lênmái tócBìnhNhi, thấymộtcái trâm tuyệt đẹp, thân bằng vàng óng ánh, lại có những hạt trânchâulấplánh,bènbảo:

Lý thư thưà, trongnhà, thư thưđừngnêndùngnhững thứcầukỳnhư thế, chỉ nên dùng theo kiểu có hình Quan Âm như của Đạinươngđâymàthôi.

BìnhNhithậtthànói:

-TôicũngđãnhờthợbạclàmchomộtcáitrâmgiốngynhưcủaĐạinươngđây,nhưngchưalàmxongnênchưacómàdùng.

ĐangnóichuyệnthìhaiahoàncủaNguyệtnươnglàTiểuNgọcvàNgọcTiêutớirót thêmtrà,đồngthờimuốntìmcáchtrêuchọcBìnhNhiđểtrảthùchochủmình,NgọcTiêumởlời:

-ThưaLụcnương,chẳnghay lãocôngnhàta trướcởkinh thì làmviệctạiđâu?

BìnhNhiđáp:

-LãocôngtalàmviệctạiTíchTânty.

TiểuNgọctiếplời:

- Lúc trước có người muốn nhờ Lục nương tới kinh đó. Bình Nhikhônghiểugì,bènhỏi:

-Saolạinhờvậy?TiểuNgọccười:

-VìngườitabảolàLụcnươngcưỡingựagiỏi.

NgọcTiêutiếplời:

-HìnhnhưLụcnươngcũngchămchỉ thờPhật lắmnênsuốtngàysụplạyhoài.

TiểuNgọclạitiếp:

-TriềuđìnhnghenóilàLụcnươngănnóikhéolắmnênđịnhmờiLụcnươnglàmsứgiảđểhòagiảivớinướcngoàiđó.

BìnhNhi đã lờmờhiểu là hai cona hoàn tinh quái nàymuốn làm

nhụcmình,nhưngcốnhịn,chỉđáp:

-Takhôngbiếtgìcả.

NgọcTiêunói:

-Người tacònnói làLụcnươngcó tài làm rơi roingựacủangườikhác.Mọingườinghecâunàythìcườiầmcảlên.Nguyệtnươngvộimắnghaiahoàn:

-Haiconquỷnày,vôphépvô tắc,Lụcnươngvừamớivềđâymàchúngmàyđãtrêuchọcrồi,cócútvàotrongđikhông.

NguyệtnươngnóitrắngranhưvậycàngkhiếnchoBìnhNhihổthẹn,cúigầmmặtxuống.Látsauthìcáotừvềphòng.

GầntrưaTâyMônKhánhvềnhà,tớiphòngBìnhNhichobiếtlàmọiviệcđãxongxuôi,đoạnbảo:

-Ngàyhaimươilămnàymìnhđãitiệc,phảimờiHoađạicavàHoaĐạithưmớiđượcchứ.

BìnhNhinói:

-Thôi,hômmồngbavừarồitôicógặpHoađạithư,đạithưnóilàđểmộtmìnhôngchồngđilàđược.

Ngầnngừmộtlát,BìnhNhitiếp:

-CănnhàngoàidódùsaocũngđãcóPhùngmamarồi,chàngchỉnênsaimộtđứanàotớigiúplàđược,chữđừngcónhờđếnôngLaiVượng,ĐạinươngbảolàvợÔngấyđau,ôngấykhôngđiđược.

TâyMônKhánhbảo:

-Tôiđâubiếtchuyệnđó.

ĐoạngọiBìnhAnvàobảo:

-NgươivàThiênPhúcthayphiênnhaungủđêmđểcoinhàởđường

SưTử.CứmộtđêmlàthằngThiênPhúc,mộtđêmlàngươi.

BìnhAnvânglờiluira.

Ngàyhaimươilăm,trongnhàTâyMônKhánhđãitiệcthậtlớn,cógọicảmộtphườngtuồngtớidiễnvàbốncanữtớihátmuavui,gồmLýQuếThư,NgôNgânNhi,ĐổngNgọcTiênvàHànKimXuyến.

Từsáng,quankháchcácnơilụctụcđến,đượcmờiuốngtràtạicácngôiđìnhrảiráctronghoaviên,tớigầntrưathìmờilênđạisảnhngồivào tiệc.Nhữngchỗngồi danhdựdànhchonhững thânquyếnbềtrênnhưHoađạicữu,Ngôđạicữu,Ngônhịcữu,Trầmdiphu.KếđólàcácbạnbècủaTâyMônKhánh,cuốicùnglàcáckháchkhứabềdưới, trongđócócảTrầnKínhTế.TâyMônKhánhngồiởngôichủnhà.Đàn hát vang lừng, TâyMônKhánh đứng lênmờimọi ngườinângchung.ỨngBáTướcmởlời:

-Hômnay làngàychínhthứcđạicamởtiệcmừngtrongnhàthêmđượcquýnhân,cóđủcảcácvịbềtrênvàanhemchúngtôi.Vậyxinđạicachomờitântẩutẩurađây,trướclàramắtcácvịbềtrên,saulàđểanhemchúngtôiđượchânhạnhbáikiến.

TâyMônKhánhbảo:

-Tiểuthiếpcủatôiquêmùaxấuxí,lạivụngvề,xinmiễncho.TạHyĐạinói:

.

-Đạicadạynhưvậylàsairồi,hômnayliệtvịđâyvàanhemchúngtôitôilàvìtẩutẩuVảlạihiệndiệntạiđâycòncóHoađạicacũnglàchỗquenbiết.Mọingườigặpnhautạiđây,trướclàbạn,saulàthânthích.

TâyMônKhánhchỉcườikhôngđáp.ỨngBáTướcnói:

-Saođạicalạingồiđómàcười,chúngtôiđãchuẩnbịtiềnbáikiếnđâyrồi,cứchochúngtôiđượcbáikiếntẩutẩu.

TâyMônKhánhcườibảo:

-Thật làđồquỷ,chỉđượccáiănnóihàmhồbứcbáchngườikhácmàthôi.

NóixongquaylạibảoĐạiAnvàotrongmờiBìnhNhira.Lúclâusau,ĐạiAntrởrathưa:

-Lụcnươngnóilàxinmiễncho.

ỨngBáTướcbảoĐạiAn:

-Nàymàyđừng.cónóiláo,màycóvàotrongthưabaogiờđâumàdámrađâyđánhlừamọingười.

ĐạiAnthưa:

-Tôiđâudámvậy,nhịgiacóthểvàohỏilại.

ỨngBáTướcbảo:

-Màytưởngtaokhôngdámvàohaysao?Đểtaovàomờiluôntấtcảnươngnươngcủamàyrađâychomàcoi.

ĐạiAnhómhỉnh:

-Chỉsợconchó lớnnhưconsưtửcủagiagia tôinóhỗn láoxâmphạmnhịgiamàthôi.

ỨngBáTướcđứngdậybướctớiđáchoĐạiAnmộtđámàcườibảo:

-Thằngchóchết,màydámngạotaophảikhông?Màyphảicùngtaovào trongmời tất cả các vị nương nương ra đây,mày khôngmờiđượcthìtaođánhmàyhaichụctrượng.Cảphòngtiệccườiầmlên.ĐạiAnluiravàibước,đưamắtnhìnchủ.TâyMônKhánhđànhbảo:

-Vào thưavớiLụcnương là cố rađâymột chút vậy.ĐạiAnquayvào, látsautrởramờiTâyMônKhánhvào.LátsauBìnhNhibướcra,cóhaiahoànđỡhaibên.Dànnhạccửnhạcdudương,mùixạlanxônglênngàongạt.BìnhNhitrangđiểmcựckýlộnglẫy,mặcáođạihồngngũsắc,quầnthêukimtuyếnlongtanh,lưngthắtdâylưng

bạchngọc,trênđầuchâungọcdắtđầy,chânđihàiuyênương,yểuđiệubướcranhưmộtnàngtiên.BốncanữvâyquanhBìnhNhitấunhạc, những tiếng tỳ bà, đàn tranh, đàn nguyệt và sáo quyện vàonhau réo rắt. BìnhNhi bước tới giữa phòng tiệc thì sụp xuống lạychàoquankhách.Mọingườivộiđứnghếtcảdậy lúng túngđáp lễ.Đámcanữcaogiọnghátmừng.Tronglúcđó,NgọcLâu,KiềuNhivàKimLiêntheoNguyệtnươngđứngnúpphíatrongnhànhìnra.Đámcanữhátliêntiếp,từbài"Mừngcuộccôngdanh",bài"Trờikhéoseduyênloanphụng"tớibài"Vợchồngmuônkiếp".KimLiênbảo:

- Đại nương nghe không ? Người ta hát mừng "Vợ chồng muônkiếp",vậythìĐạinươngbỏđiđâu?

Nguyệtnươngtuyhiềnlành,nhưngngheKimLiênnóivậytứcgiậnđến nghẹn lời, không nói được gì. Trong khi tại bàn tiệc. Ứng BáTướcđứnglênnói:

-Tẩutẩucủachúngtôiquảlàtranggiainhântuyệtthế,hoànvũvôsong,lạithêmđứctínhônhậu,cửchỉdịudàng,quảlàtìmkhắpcõinàycũngkhôngcónổimộtngườithứhainhưvậy.Đạicachúngtôiquảlàcóđạiphúc.Anhemchúngtôiđâyhômnayđượcbáikiếntẩutẩuthìngàymaicóchếtcũngkhôngoánhậngì.

ĐoạnquaylạibảoĐạiAn:

-Mờinươngnươngcủangươivàophòngannghỉkẻohạisứckhỏe.

Nguyệt nương và đám vợ bé bên trong nghe vậy chỉ nghiến răngnguyềnrủaỨngBáTước,rồiaivềphòngnấy.Ngoàinày,trướckhiluivào,BìnhNhithưởngtiềnchođámcanữ,bọnnàyhýhửngđànsáo đưa vào tới tận phòng nhưmột đám rước nhỏ. Về tới phòng,BìnhNhivuilắm,thưởngtiềnchoĐạiAnvàBìnhAn,lạisoạnlễvậtgồmvảilụatiềnbạc,đểvàomộtcáiquảsaiđemlênphòngtrênbiếuNguyệtnương.

Nguyệtnươngkhôngthèmngótớilễvật,chỉmắng:

-Khốnkiếp,mangđiđâuthìmang,đừngđểởđâychobẩnmắtta.

LátsauĐạiAnlạiđemtấtcảnhữngđồmừngquàbiếuvàtiềnmừng

củatânkháchtới.Nguyệtnươnglạimắng:

- Đồ mừng và tiền bạc đó có phải mừng cho tao đâu mà màymangvàođâylàmgì?

ĐạiAnthưa:

-Giagiadặnnhưvậy..

NguyệtnươngbảoNgọcTiêuthâunhận.

Látsau,NgôđạicữuvàophòngthămNguyệtnương.Nguyệtnươngthấyanhmìnhvào,vộiváichàomờingồi.Ngôđạicữubảo:

-Hômnọtẩutẩucủamuộimuộivềnóilạivớitarằngmuộimuộiđanghờngiận với chồng,hai vợchổngkhông thèmnhìnmặtnhau,nênhômnaytatớikhuyênmuộimuộilànênlàmlànhlạivớichồng.

Nếukhôngthìbaonhiêusựtốtđẹpcủamuộimuộitừtrướctớinayđềuuổngcả.Tụcngữcócâu"Traingusợvợ,gáingoannểchồng".Chồngcóđiềugìkhôngphảithìlựalờikhuyên,nếunghethìmừng,màkhôngnghethìcũngvẫnphảitươitỉnhmàkhuyênbảodầndần,nhưthếmớitỏđượcsựhiềnđứccủamình.

Nguyệtnươngnói:

-Cacakhôngbiếtchứcàng tỏ rahiềnđức thìchỉ tổchongười tathêmghétmàthôi.Tôibâygiờchẳngmuốngìnữa,ngườitacóthiếpmớiđẹpvàgiàu;coitôichẳngragìthìtôicũngmặckệ,muốnlàmgìthìlàm,khôngnóinănglàmgìchomệt.Cacacũngchẳngnênđểýlàmgì.

Nóixongthìkhóc,Ngôđạicữubảo:

-Nóivậyđâuđược,nóivậylàsai.Muộimuộicưxửkhéoléothìanhemtacũngđượchãnhdiệnlây.TiểuNgọcđemtràramời,Ngôđạicữuuốngtràrồilạitiếptụckhuyêngiải.Đếnkhigianhânởngoàivàomời,Ngôđạicữumớibướcraphòngtiệc.Bữatiệckéodàitớitốimớidứt.TừđóTâyMônKhánhở luônvớiBìnhNhimấyđêm liền.KimLiêngiậnlắm,muốnnhờtayNguyệtnươngđểtrảthùBìnhNhinên

tậnlựclygiánNguyệtnươngvàBìnhNhi.TrướcmặtNguyệtnươngthìnóixấuBìnhNhilàvôphép,làcậyđượcyêuquýmàcoithườngmọingười.TrướcmặtBìnhNhithìKimLiênlạibảolàNguyệtnươnghẹphòiíchkỷ.

BìnhNhikhôngbiếtlàđãmắckếKimLiên,nêncàngthêmthânmậtvớiKimLiên.TâyMônKhánh từkhi cướiBìnhNhi thì có thêm rấtnhiềuvàngbạccủacải,muathêmnhiềuruộngđấtởngoài,nhàcửathêmphầnsangtrọng,đồđạcvôcùngđắttiền,gianhânthêmđôngđảo,trongsânlừangựacảbầy.TônThiênPhúc,gianhâncủaBìnhNhiđượcđổitênlàCầmĐồng.TâyMônKhánhlạimuathêmhaigianhân làLaiAn vàKỳĐồngđể sai bảo. Lại chọn cácahoànXuânMai,NgọcTiêu,NghênhXuânvàLanHương,chotớiởtạicănphòngphíađông,choănmặcsang trọng,gọinhạccôngLýMinh,em traicủaLýKiềuNhitớidạyđànca,XuânMaihọcđàntỳbà,NgọcTiêuhọcđàn tranh,NghênhXuânhọcđànhuyềnvàLanHươnghọchồcầm.LýMinhđượcđãingộcơmcanhrượuchèđầyđủ,hàngthánglãnhtiềnlươngrấthậu.TâyMônKhánhlấytiềncủaBìnhNhichoconrểlàTrầnKínhTếloviệcsổsáchtiềnbạc.DượcphẩmmuavềchấtđầycảphòngKimLiên.Thê thiếp trongnhà,xiêmysang trọng,đồtrangsứcquýgiáđắttiền,ahoànđầytớquầnáotiềnbạcphủphê.Tiềnbạc xuất ra nhưnước.TrầnKínhTếbận rộn suốt ngày, thứckhuyadậysớmcùngviênquảnlýtínhtoánsổsáchtiềnbạcravào.TâyMônKhánhthấyconrểsiêngnăngđượcviệcthìhàilònglắm.

Mộthômchavợ,conrểcùngăncơm,TâyMônKhánhbảo:

-Conà,conởđâyvớitanhưvậylàđãbiết làmănbuônbán.ChaconởĐôngKinhcũngđượchàilòngmàtađượcchacongửigấm,cũngthấyyêntâm.Tụcngữcócâu"Cótraithìnhờtrai,khôngtraithìnhờrể",naymaitanằmxuốngthìgiatàinàylàcủahaivợchồngconđó.

KínhTếnói:

-Conchẳngmaygặplúcgiađìnhhoạnnạn,chamẹthìởxađượcnhạcgiacùngnhạcnươngbaobọc,ơnđó thậtnhư trờibiển,suốtđờicũngkhóbáođền.Contuyhếtlòngvớinhạcgia,nhưngdùsaocũngcònnhỏdại,nhờnhạcgiadạybảomớihòngkháđược.

TâyMônKhánhthấyconrểlanhlợi,ănnóitrôichảy,làmviệcsiêngnăngthìvuilắm.TừđóviệclớnviệcnhỏtrongnhàđềugiaohếtchoKính Tế, từ việc giấy tờ cho tới việc viết thiếpmời khách.Mỗi lầntrongnhàcókhách,đãi tiệc,KínhTế luôn luônđượcngồigầnchavợ.

Thời gian thấm thoắt, hômđó là vào hạ tuần thángmườimột TâyMônKhánhcùngbanbèuốngrượutạinhàThườngTrĩTiếtTiệctansớm,TâyMônKhánhcùngỨngBáTước,TạHyĐạivàChúcThậtNiệmlênngựamàđi.Mớirakhỏicổngthìthấytrờiuámrồinhữnghạt tuyết lác đác rơi xuống nhưmuôn ngàn cánh hoa trắngmuốt.ỨngBáTướcbảo:

-Đạicaà,bâygiờvềnhàcũngchẳng làmgì,mà lâunayanhemmìnhcũngítđichơi,chibằnghômnaymìnhtớinhàQuếThư.NgàyxưaMạnhHạoNhiên đạp tuyết tìmmai thì hômnay anhemmìnhcũngđộituyếtmàđếnvớigiainhân.

ChúcThậtNiệmbảo:

-Ứngnhịcanóiđúngđó, trời tuyết thếnàymàngồibêngiainhânuốngrượuthìcòngìbằng.QuếThưtàimạotuyệtvời,đạicakhôngmuốn chứmuốn thì hàng thángbỏ ra hai chục lạngmàbaonàng,cònhơnlàđểnàngphảitiếpkháchngoài,mỗilầnmìnhtớicũngmấtthúđi.TâyMônKhánhnghe lờibạn, cùngquayngựa tớinhàQuếThư.Tớinơitrongnhàđãlênđèn,ahoànđangquéttuyếttrướccửanhà.LýbàvàQuếKhanhratiếprướcbốnngười,mờivàongồidùngtrà.Lýbànói:

- Hôm trước được gọi tới hát, Quế Thư được Lục nương thưởngnhiềuthứ,nócứcảmtạmãi.

TâyMônKhánhnói:

- Có gì đâu, Quế Thư tới hát thì cũng phải bỏ các nơi khác hoặckhôngtiếpkháchđượctạinhà,chúngtôiphảiđềnbùnhữngthiệthạiđóchứ.

Tròchuyệnmộtlátthìtiệcrượudọnxong.Lýbàmờibốnngườinhậptiệc.TâyMônKhánhhỏi:

-QuếThưđâu,saokhôngthấy?

Lýbàđáp:

-MấyhômnayQuếThưnócứởnhàchờquannhânmàchẳngthấyquannhântới.Hômnaylàngàysinhnhậtcủadìnămnó,dìnóchođemkiệutớirướcđi,khôngbiếtgiờnàomớivề.

SựthậtQuếThưchẳngđiănsinhnhậtcủadì tưdìnămgìcả,màđang thù tiếpcon traicủaĐinh tướngcông làĐinhNhịquannhân.ĐinhNhịcóhiệu làĐinhSongKiều,nhàgiàuứcvạn.Hômnay tớinhàQuếThưbỏramườilạngbaonàngtronghaiđêmliền,hiệnđangcùngQuếThưuốngrượuởphòngtrong,rấtkínđáo.TâyMônkhánhkhôngbiếtsựthậtnêntinlắm,bènbảo:

Bâygiờcũngmuộnrồi,nếuđiănsinhnhậtthìgiờnàycũngsắpvề,mamacứtừtừ,đểchúngtôingồiđợimộtlát.

Lýbàkhôngbiếtnóisao,QuếKhanhthìvộiđànhátđể lấp thìgiờ.Lát sauTâyMônKhánhmuốn thay áo, liền vào bên trong tìm chỗthayáo,bỗngnghetừphòngtrongcótiếngcườinóivuivẻ.Thayáoxong,TâyMônKhánhbướcnhẹ tới cửasổnhìn vào, thấy rõ ràngQuếThưđang lả lơi chuốc rượuchomộtngười kháchsang trọng,bènnổigiậnđùngđùng,chạyrangoàihấtđổbàntiệcdọnsẵn,đồăntung tóe, bát đĩa tan tành, rượu thịt lẫn lộn. Đoạn gọi bốn tên gianhân làĐạiAn,BìnhAn,LaiAnvàCầmĐồngvào,saiđậppháđồđạctrongnhà.Gianhânhămhởlàmtheolờichủ,tạonêncảnhhỗnloạnkhôngngờ,Ứng,Tạ,Chúc,bangườikhuyêncankhôngkịp.TâyMônKhánh thì lahétđậpphá lung tung, lạichạyvàokhóa tráicănphòngbêntronglại.ĐinhNhịvốnnhát,nghebênngoàináođộngthìchuingayxuốnggầmgiườngmàbảo:

-QuếThươi,cứutavới.

QuếThưgắt:

-Làmgìmàcuốnglênthế?Chuyệngìthìngoàiđócũngcómamavà thư thư.Vả lạinhữngchuyệnnhư thếnàyxảy ra làsự thường,khôngcógìđángngạicả.

Phíangoài,TâyMônKhánhlahétvangđộng,hôhoángianhânđậpphá,rồiđánhcảLýbà,ỨngTạ,Chúcbangườithấysựthểnhưvậybènhết sứckhuyênngăn rồi ômTâyMônKhánhkéo ra.TâyMônKhánhthềrằngkhôngbaogiờcònđặtchântớinhàhọLý,rồigiữalúctuyếtrơingậplối,hầmhầmlênngựamàvề...

Hồi22

GIAĐẠOYÊNVUI

TâyMônKhánhvề tới nhà, xuốngngựamộtmìnhđi vào,đámgianhân dẫn ngựa vào chuồng. Tây Môn Khánh đi ngang hành langphòngNguyệtnương,thấyTiểuNgọcđangbàybànthờ,bènlấylàmlạ,núpvàosautườngmàrình.Nguyênítlâunay,Nguyệtnươngthấychồng ghẻ lạnh với mình thì buồn tủi lắm, một tháng ăn chay bangày,lạithườngcúngváitrờiđấtđểmongchồnghồitâm.

Látsau,TiểuNgọcbàybiệnbàn thờđồcúngxong,Nguyệtnươngxiêmáochỉnhtềbướcrathắpnhang,váitrờiđấtrồikhấnrằng:

-ConhọNgô,vềlàmdâuhọTâyMônđãlâu.Hiềmvìchồngconmêchuyệnyênhoanênđãvàotuổitrungniênmàkhôngcócontrai.Haiđờivợ,nămngườithiếpmàchẳngaisinhnở.Conhằngrunsợ,cholàmìnhbạcphúcsaunàykhôngnơinươngtựa.Nayconphátthànhtâm, đêm đêm khấn vái chín phương trời mười phương Phật, xuikhiếnchochồngconsớmhồi tâm,xachốnphồnhoa, lobềgiasự,chothêthiếptrongnhàsớmsinhcontrainốidõitôngđường,đểchovợchồngcónơinươngtựavềsau.Đólàsởnguyệncủaconvậy.

TâyMônKhánhnghevợkhấnváithìxúcđộngnghĩthầm:

"Vậymàbấylâunaymìnhxửtệvớivợđểvợbuồnlòng,trongkhivợlúcnàocũngchỉmộtlòngvìmình,vìgiađình.Vợmìnhquảlàngườivợhiềnthụchiếmcó".

NóixongnhẹnhàngbướctớiômlấyNguyệtnương.Nguyệtnươngthấy trờiđãkhuya,bênngoài tuyết rơinhiều. tưởng là"maquái tớinhát, bèn kêu lên sợ hãi rồi định vùng bỏ chạy, nhưng Tây MônKhánhkịpgiữlạibảo:

-Vợhiềncủatôiơi,quảlàtôikhônghiểuđượclòngnàngnênmớicótộivớinàng,naytôihiểura,hốihậnthìcũngmuộnrồi,nàngđãphảikhổvìtôitừbấylâunay.

Nguyệtnươngtuyxúcđộngnhưngcònnóilẫy:

-Trờituyếtnhưthếnày,chàngthiếugìchỗvuithú,saolạimộtmìnhướtátlầnmòtớiđâylàmgì?

Tôichỉlàcondâmphụbấtlươngnhưlờichàngvẫnnóimàthôi,cótìnhcónghĩagìvớichàngđâu.Chàngcũngchẳngnênđểý tới tôilàmgìnữa,haichúngmìnhđãnóilàsuốtđờikhôngnhìnmặtnhaurồimà.

TâyMôn Khánh không nói gì, chỉ cầm tay Nguyệt nương dẫn vàophòng,ngồixuốngngắm,thấyNguyệtnươngănmặcgiảndị,nhưngvẻđẹpdườngnhưtăngthêmmuônphầnthanhtaokiềudiễm.Ngắmmộtlúc,TâyMônKhánhđứngdậy,váiNguyệtnươngmộtváirồinói:

Tôi làTâyMônKhánh,nhất thờimêmuộikhôngchịunghe lờiphảicủanàng,nayxinváimộtváimànhậnlỗi.TôiquảlàngọcKìnhsơntrướcmắtkhôngthấy,lạichỉsaymêloạiđấtđátầmthường,xinnàngthứlỗicho.

Nguyệtnươngnói:

-Tôixưanaycóbaogiờhợpýchàngđâu,chonêncóđượclờiphảinàomà khuyên chàng ? Chàng làm như thế này quả là tôi khôngđượcyên lòng chút nào.Thôi, bâygiờ chàng tới phòngnàođể tôibảoahoànnóđưađi.

TâyMônKhánhbảo:

-Hômnayởngoàigặpchuyệnbựcmình,nêndùtrờituyếttôicũngvềnhà,muốnnóivớinàngchobớttức.

Nguyệtnươngbảo:

-Tứchaykhôngtứcthìcũngđừngnóivớitôilàmgì.Đinóivớiaithìnóichonótâmđầuýhợp.

TâyMônKhánhthấyvợcòngiận,bènquỳngayxuốngmànóinhữnglời thành thật.Nguyệtnươngkhôngnỡđểchồngquỳ,nhưngcũngkhôngmuốnđỡdậy,bènbảo:

-Chàngcóđứngdậykhông?Tôigọiahoànnóvàochonónhìnthấybâygiờ.

Đoạn quay ra gọi Tiểu Ngọc, Tây Môn Khánh thấy vậy, vội vàngđứng dậy. Tiểu Ngọc chạy vào khoanh tay đứng hầu. Tây MônKhánhmuốnđuổiTiểuNgọcrabènbảo:

-Trờiđangcótuyết,bànthờởngoàihànhlangướthết,saongươikhôngradọndẹp?

TiểuNgọcthưa:

-Bànthờngoàiđótôiđãdọnxongtừnãyrồi.

Nguyệtnươngbậtcườibảochồng:

-Rõkhôngbiếtxấu,saiahoànmàcũngchẳngnênthân.TiểuNgọchiểuýluira.TâyMônKhánhlạiquỳxuốngnănnỉvợ.Nguyệtnươngđỡchồngdậy,gọiNgọcTiêumangtràvào,haivợchồnguốngtrànóichuyện,tìnhvợchồngthânáimặnmàhơntrước.TâyMônKhánhkểlạichovợnghechuyệnbựcmìnhhồitối tạinhàQuếThư, lạinói làmìnhđãthềkhôngtớiđónữa.Nguyệtnươngbảo:

-Chàngtớiđónữahaykhôngtớinữalàdochàng.Cóđiềutôimuốnnóichochàngbiết lànhững thứđódùchàngcóbỏ tiền rabaonó,nuôicảgiađìnhnóthìnóvẫntiếpkháchkhácnhưthường.Tiềncủachàngchỉmuađượcthânnóchứkhôngmuađượclòngdạnóđâu.

Vợ chồng nói chuyện một lúc rồi cùng nhau đi nghỉ. Đêm đó tìnhnghĩamặnmànhưcávớinước,nồngthắmkhôngsaokểxiết.Hômsau,mớisángsớm,NgọcLâuđãtớiphòngKimLiênvừatớiđãhỏi:

-Ngũnươngdậychưa?

XuânMaichạyrađáp:

- Nương nương tôi cũng mới vừa dậy, đang chải đẩu, mời Tamnươngvào.

Ngọc Lâu bước vào, thấy Kim Liên đang trang điểm trước gương,

bènngồixuốngbêncạnhmàbảo:

-Tôicóchuyệnnàymuốnnóivớithưthư,chẳnghaythưthưđãbiếtchưa.

KimLiênđáp:

-Khôngphảilàchuyệncủatôithìlàmsaotôibiếtđược,màchuyệngìvậy?

NgọcLâulàmvẻquantrọng:

-Này,canhhaitốiquagiagiavềnhà,lênphòngtrêncùngĐạinươngtươngđắclắm,lạinghỉđêmvớiĐạinương.

-Sao lạ vậy nhỉ, hai người bao lâu nay nhưmặt trăngmặt trời, aikhuyênbảo thếnàocũngkhôngđượcsaobâygiờ tựnhiên lại làmlànhvớinhaumauchóngvậy,haylàcóaikhuyênnhủgìchăng?

NgọcLâunói:

-Mãisánghômnaytôimớibiếtđâynày.ConahoànLanHươngcủatôisángnayxuốngbếp,ngheđámgianhânahoànnóilạilàhômquachẳngbiếtgiagiacùngbạnbètứcgiậngìmàphápháchnhàLýQuếThư,rồitrờituyếtnhưvậymàgiagiacũngvềnhà.Tớinhà,tìnhcờgiagiachứngkiếnĐạinươnglễbáikhấnkhứagìđó,rồihaingườilàmhòavớinhau.Bọnahoànnóichuyệnbuồncườilắm,nói làgiagiaquỳtrướcmặtĐạinươngmàvanxinthứlỗi,thếmớilạchứ.

KimLiêntiếplời:

-Thếthìghêthật,Đạinươngquảlàngườicơmưulắm.Ngườitalễbáikhấnkhứagìthìkhấnnhonhỏđượcrồi,chắclàĐạinươngbiếtcógiagiađứng.nghenênmớicốýkhấntolên,rồinhânđómàkểlểnàykiachứgì.Giagiangheđượctấtphảicảmđộng,nhưvậychẳngcầnaikhuyênbảomàchồngcũnghồitâmquaylạivớimình.

NgọcLâubảo:

-ChưachắcđãphảilàĐạinươnggiảvờlàmvậyđâu.Đạinươngtuy

ngoàimặtgiậngiagianhưngtronglònglúcnàocũngmuốnnhàcửađượcêmấm.Bâygiờnhưthếnàycũnglàmừngrồi.Đạinươngmàvuivẻthìbọnmìnhcũngđượcyên.Chonênbâygiờtôitínhthếnày,haiđứamìnhtớigặpNhịthưthư,mỗingườibỏraíttiền,chungnhaulàmmộtbữatiệc,trướclàđểmừnggiagia,Đạinươnghòahợp,saulà nhân trời có tuyết, mình họp nhau lại uống rượu thưởng tuyết,khôngvuihaysao?Thưthưnghĩthếnào?

KimLiênbảo:

-Vậycũngđược,nhưngkhôngbiếtgiagiahômnaycórảnhrangởnhàhaykhông.

NgọcLâubảo:

-Trờituyếtnhưthếnàymàđiđâu,hồinãyđingangphòngtrên,tôithấyTiểuNgọcbưngnướcrửamặtvào,chắclàhaiôngbàmớidậy.

KimLiêntrangđiểmxong,vộicùngNgọcLâusangbênLýBìnhNhi.BìnhNhicònnằmtrêngiường.NghênhXuânvàobáo:

-CóTamnươngvàNgũnươngtới.

Haingườibướcvàocườibảo:

-Annhàntựtạiquánhỉ,giờnàymàcònnằmsao?

Kim Liên nhìn vào, thấyBìnhNhi nằmngủmà khôngmặc áo bènbảo:

-Lụcthưthưnằmđắpchăncứnhưcáitrứngtrongvỏ,kéochănrathìda thịtcứnhư trứnggàbócấy thôi.BìnhNhivơáomặckhôngkịp,NgọcLâubảo:

-Ngũthưthưđừngchọcphángườitanữa.

ĐoạnnóivớiBìnhNhi:

-Thư thưdậymau lên,chúng tôicóchuyệnmuốnbànvới thư thưđây.

BìnhNhixiêmáochỉnhtềxong.NgọcLâulặplạicâuchuyệnhồinãy,BìnhNhinghexongbảo:

-Nếuvậythìtùycácthưthư,muốntôixuấtrabaonhiêucũngđược.

KimLiênbảo:

-Chúngtôinghèothìđóngít,thưthưgiàuthìđóngnhiều,thưthưcứbỏramộtlạnglàđượcrồi.

LátnữatôisẽgặpKiềuNhivàTuyếtNga,rủcùnggópchovui.BìnhNhivừalaumặt,trangđiểm,vừabảoNghênhXuânmởrươngra,lấymộtthỏibạcđưachoNgọcLâu.KimLiênghémắtnhìnvàotờgiấybọcngoàithỏibạcthìthấyghi làtrọnglượngmột lạnghaitiềnnămphân.

NgọcLâucầmbạcbảoKimLiên:

-Thư thưngồi đây với Lục thư thưnhé, để tôi đi gặpKiềuNhi vàTuyếtNga.

KimLiêngậtđầu.Látsau,NgọcLâutrởlạibảo:

-KiềuNhimớiđầunóilàkhôngcótiền,lấycớtiềnbạcchitiêutrongnhàđềucósổsách,khôngthểthiếuđược,nênkhôngbiếtlấytiềnởđâuramàđónggóp.TôimớibảolàngườigiữtiềnchitiêutrongnhànhưKiềuNhimànóilàkhôngcótiềnthìchúngmìnhđâycóaicótiềnnữa.Sổsáchlàmộtchuyệnkhácnếukhôngcótiềnthìthôivậy.Tôinóixong,bèngiảvờtứcgiậnquayra,KiềuNhihoảnglêngiữtôilạirồilòitiềnra,lạinănnỉlàtôiđừnggiận.

Nói xongđưa số bạc củaKiềuNhi ra.KimLiên cầm lấy, thấy quánhẹ,chỉđộgầnnămtiền,bènnói:

-Condâmphụđógianhoạtthật,màlạibủnxỉnnữa.Lụcthưthưđâyđóngnhiềukhôngnóilàmgì,cònmọingườiítnhấtphảilànămtiền,vậymànócũngkhôngđóngchođủsốnữa.

Mọi người đóng góp xong xuôi thì được tất cả ngoài ba lạng. Kim

LiênchogọiĐạiAntớihỏi:

-Hômquamàytheogiagia,cóbiếttạisaolạixảyrachuyệnđậpphánhàQuếThưkhông?

ĐạiAnbènkể lại đầuđuôi câuchuyệnđại náonhàQuếThưđêmtrước,một điều gọiQuếThư là dâmphụ, hai điều gọiQuếThư làdâmphụ.KimLiênnghexonghỏi:

-Lạnhỉ,giagiasaymêQuếThư lànhưthế,vậymàthềkhôngtớinữasao.ĐạiAn,màynóithậtkhôngđấy?

ĐạiAnthưa:

-Tôiđâudámnóiláo,đánhlừanươngnương.KimLiênmắng:

-Thằngkhốnkia,ngườitachẳnggìcũnglàcháucủaNhịnươngnhànày,saomàydámănnóihỗnhào?Màylàgớmlắm,màychỉbiếtcógiagiathôi,giagiayêuquýaithìmàynịnhhótbợđỡngườiđó.

Chúngtaođâysaimàychuyệngìmàylờđờlẫnđẫn,vậymàgiagiasaimàytớinhàQuếThưthìmàytongtócđingay.BâygiờgiagiatứcgiậnQuếThưthìmàylạigọiQuếThưlàdâmphụnàydâmphụkia.Đểrồitaonóilạichogiagiahay.

ĐạiAnnói:

-Tôiđâudámnóingười tanhưvậy,đấy là trongkhikểchuyện, tôinhắclạinhữnglờigiagiamắngngườitamàthôi.

KimLiênbảo:

-Giagianóivậythìđược,bâygiờmàycũngdámnóivậyhaysao?

ĐạiAnnói:

-NếutôibiếttrướclàNgũnươnglàmkhótôithìtôiđãchẳngnóichoNgũnươngnghelàmgì.

- Thôi đi thằng khốn kia,mày định đứng đómàđấu khẩu vớiNgũ

nươngsaođây?Hômnaychúngtachogọimàylàđểsaiviệcmày.Hơnbalạngbạcđây,màycầmlấyrồicùngvớithằngLaiHưngmuarượu và các đồ ăn, chúng tao muốn đãi tiệc, mời gia. gia và Đạinươnguốngrượuthưởngtuyết.NếumàyloviệcnàychochuđáothìđểtaonóivớiNgũnươngbỏquachomày,khôngnóivớigiagianữa.

ĐạiAnnói:

-Cácnươngnươngsaitôithìtôixinhếtlòng.

Nóixongcầmlấytiền,trởratìmLaiHưnglobữatiệc.

TâyMônKhánhthứcdậyđãlâu,quầnáochỉnhtề,ngồitrongphòngNguyệtnươngnhìnratrờituyết,thấyLaiHưngđitrước,lễmễxáchgàvịt tiếnvềphíanhàbếp,rồi thấyĐạiAnđisauômmấyvòrượuKimHoa,bènhỏiNgọcTiêuđangđứngcạnh:

-Mấyđứađómuađồănvềlàmgì?Aiđãitiệcvậy?

NgọcTiêuthưa:

- Hôm nay các nương nương đặt tiệc để mời gia gia và nươngnươnguốngrượuthưởngtuyết.

ĐạiAnxáchrượuđingang.TâyMônKhánhhỏi:

-Rượuđólàcủaaimua?

ĐạiAnthưa:

-DoTamthưvàtôibỏtiềnramua.TâyMônKhánhbảo:

-Nhàcónhiềurượu,việcgìphảiđimua.

NóixongđưachìakhóabảoĐạiAnmởkholấyrahaivòrượuMạtLỵ.Látsautrongnộisảnh,bànghếđượckêdọn,xungquanhlàbìnhphong, cẩm trướng và rèmMaiHoa, tiệc rược bày ra.NămngườithiếpkéonhaulênphòngtrênmờiTâyMônKhánhvàNguyệtnươngvàotiệc,rồingườirótrượu,kẻnângchung,trướctiênmờiTâyMônKhánh.TâyMônKhánhtiếplấychungrượuđầutiêncườibảo:

-Cácnànghômnaybàyvẽquá.

MấyngườithiếplạirótrượumờiNguyệtnương.Nguyệtnươngbảo:

-Cácmuộimuộimuốn làmtiệc thưởngtuyết,saokhôngnóivới tôimộttiếng,cácmuộimuộithậtcólòngvớitôiquá.

NgọcLâucười:

-Cógìđâu,nhântrờixuốngtuyết,chúngtôicóchénrượunhạtmờigiavànươngnươngtớiđểgiảimuộnmàthôi.

Sau đổ năm người thiếp bước tới lạymừng TâyMôn Khánh. TâyMônKhánhvuivẻnângtừngngườidậy.HọlạitớilạyNguyệtnương.Nguyệtnươngđứngdậy,khôngchịunhậnlễ.NgọcLâubảo:

-NếuĐạinươngkhôngchịungồinhận lễ thìchúng tôicũngkhôngđứngdậyđâu.

Nguyệtnươngbấtđắcdĩphảingồixuống,nhưngcácnàngthiếpmớichỉlạyđượcmộtlạyđãvộiđỡdậy.Sauđómọingườiphânngôithứ,ngồivàobàntiệc.KimLiêncườibảoNguyệtnương:

-Hômnaycóđầyđủchúngtôiđây,xinĐạinươngbỏquahếtlỗilẩmcủagiagia,nếu lầnsaugiagiacònphạmlỗi,chúngtôikhôngdámxinnữa.

ĐoạnquasangbảoTâyMônKhánh:

-BâygiờchàngcònngồiđómàkhôngchịurótrượumờiĐạinươnghaysao?

TâyMônKhánhchỉcười.Mọingườiuốngrượuchuyệntròvuivẻ.

Nguyệt nương sai Ngọc Tiêu rót rượumời lại đám tiểu thiếp. KimLiênnhắc:

- Lục thưà, thư thư cũngnênđứngdậymời rượuĐại nương, lúctrướccũngchỉvìchuyệncủathưthưmàĐạinươngphảichịubuồn

phiềnđó.

BìnhNhivừađịnhđứngdậyrótrượumời thìTâyMônKhánhngănlại:

-Nàngđừngnghe lờiKimLiên,nóđặtđiềuđánh lừanàngđó.Hồinãycómờirượurồi,bâygiờthìmiễnđi,nênngồiănuốngvuivẻlàhơn.Rượuđượcvài tuầnthìbangianhạckéora,XuânMaiđàntỳbà,NghênhXuânđàntranh,NgọcTiêuđànhuyền,LanHươngđànnguyệt,vừađànvừahátbàihát "Nam thạch lựuhoa,quếkỳ trùnghội".

TâyMônKhánhnghexonghỏi:

-Aidặncácngươilàhátbàiđó?

NgọcTiêuthưa:

-Ngũnươngdặnchúngtôi.

TâyMônKhánhnhìnKimLiêncườibảo:

-Nànglàlắmchuyệnlắmđấynhé.

KimLiêncũngcười:

-Aidặnchúngnóhát,bâygiờchúngnólạiđổchotôi.

Nguyệtnươngbảo:

-SaokhônggọiTrầnhiền tếcùng rađâychovui.NóixongsaigianhânmờivợchồngKínhTếra,KínhTếbướcraváichàomọingười,haivợchồngngồiđốidiệnnhauởcuốibàntiệc.Bênngoàitrờituyếtthậtđẹp, tuyếtrơinhưnhữngsợi tơbạcquấnquít,nhưtrămnghìncánhhoalêbaylảtảMọingườivừauốngrượuvừangắmtuyết.Tiệcrượu xong,Nguyệt nương đích thân lo pha trà quý chomọi ngườicùnguống.MớiđượcmộttuầntràthìĐạiAnvàothưa:

-LýMinhtới,đangđứngởngoàichờlệnh.

TâyMônKhánhbảo:

-Mờivàođây.

LýMinhbướcvàováichàomọingười.TâyMônKhánhbảo:

-Ngươitừđâutớivậy?Tớiđâycũngđúnglúc.

LýMinhđáp:

-TôiởbênLưucôngdạynhạcrồivềđâyđểdạychođámnhànày.

TâyMônKhánhđưachoLýMinhmộtchungtràMộcTrĩmàbảo:

-Thôihômnaykhôngphảidạynữa,uốngtràđirồihátchotanghemộtbài.

LýMinhuốngtràrồitớichỗbannhạc,cầmcâyđàntranhsogiây,lạiđằnghắngmấytiếngrồihátbài:

"Đôngcảnhrángđôxuân".Khúchátchấmđứt,mọingườikhenhay.TâyMônKhánhbảoTiểuNgọcđemrượurarótmời.LýMinhuốngmột lượt ba chung. Sau đó TâyMônKhánh gọi LýMinh, cho ngồichungbànrồibảoahoànđemthứcănvàrượuramời.LýMinhcảmtạrồingồivàoănuống.TâyMônKhánhkểlạivụlộnxộntốiquatạinhàQuếThư.LýMinhnghexongnói:

-Tôiquảkhôngbiếtchuyệnđó,nhưngxingiagiađừnggiận,đểhômnàogặptôisẽnói,hồinàytôicũngíttớiđó.

Mọingườichuyệntròmộtlát,gianhânlạiđemcácmónănkháclên,tiệc lại tiếp tục. Cứ như thế cho tới tối. Vợ chồng Kính Tế cáo từtrước,rồitớiLýMinh.TâyMônKhánhdặn:

-Ngươicótớiđằngđóthìđừngnóilàhômnayăntiệctạiđây.

LýMinhđáp:

-Vâng,tôixinnhớ.

TâyMônKhánhsai gianhânđưaLýMinh ra cổng.Đám tiểu thiếpsaumộtngàyvuivẻcũngaivềphòngnấy.TâyMônKhánhlạiởđêmvớiNguyệtnương.Hômsau thì tuyết lạnh,nhàhọLý sợTâyMônKhánhtrảthù,nhờỨng,TạhaingườitớigặpTâyMônKhánh.TâyMônKhánhvàNguyệtnươngđãdậy,đangănsángtrongphòng,ĐạiAnvàothưa.

-CóỨngnhịgiavàTạđạigiatới.

TâyMônKhánhđứngdậyđịnhbướcrathìNguyệtnươngbảo:

-Haiông trờiđánhđó lại tớiđâyđể rủchàngđi chơichứgì?Trờituyếtlạnhthếnàymàđiđâu.VảlạihômnaycũnglàngàysinhnhậtcủaTammuộiđó.

TâyMônKhánhnói:

-Biếtrồi,tôikhôngđiđâu.

Đoạngọigianhânđembánhraphòngkhách,rồibướcra.Tạiphòngkhách,đôibênchàohỏirồiantọa.ỨngBáTướcnói:

-Chuyệntốiquaquảlàđánggiận,chẳngnhữngđạicamàcảchúngtôicũngtứcgiậnnữa.Saukhiđạicavềrồi,chúngtôicònởlạimắngchomẹconhọmột trận.Mẹconsợhãivàhốihận lắm.Sángsớmhômnayhọđãsai ngườimời chúng tôi tới, rồi cảmẹ lẫnconkêukhóc,quỳnhờchúngtôiđếnnóivớiđạica,vìhọsợđạicalàmkhódễtrừngphạthọ.Hiệnởđằngđóđãdọnsẵntiệcrượu,nhờchúngtôithỉnhđạicatớichohọđượcxinthatội.TâyMônKhánhnói:

-Tôichẳngtrảthùlàmgì,nhưngtừnaytôikhôngtớiđónữa.

ỨngBáTướcnói:

-Đạicagiậnlàphải,nhưngtôixinnóiđểđạicarõlàchuyệnnàyquảkhôngphảilàtộicủaQuếThư.ĐinhNhịquannhânchỉthânvớiQuếKhanhmà thôi.Nguyên là thuyềnchởhàngcủachaĐinhNhịcùngthuyềnchởhàngcủaTrầnGiámsinhmớighéđâyvàibabữa.TrầnGiámsinhlạilàconcủaTrầnThamchính.ĐinhNhịmuốnlàmtiệctạinhàđểđãiTrầnGiámsinh,nênmớitớiđểmộtmặtmờiQuếKhanh,

mộtmặtđưatiềnchoQuếThư,vìQuếThưgiữtiềnbạctrongnhà.Đúng lúcĐinhNhịđem tiền tới thì anhemmình tới, Lýmamasợphậtlòngđạicanênphảigiấuhọvàonhàsau.Sángnaymẹconhọkểlạirồikhóclócthềđộcđủđiều,lại lạychúngtôinhưtếsao,nhờtớinóivớiđạica,thỉnhđạicatớichohọtạtộivàkểlểsựtình,hầuđạicabớtgiận.TâyMônKhánhnói:

-Tôicũngthềvớitiệnnội làkhôngtớinữa,nhưvậytôicòngiậngìđâu,nhịcacứtớinóivớihọlàhọcứyênlòng,đừngnghĩngợigìcả.Vảlạihômnaytrongnhàtôicũngcóchútviệc,khôngđiđượcđâu.

Haingườinghevậythìhoảngquá,vìđãtrótăntiềncủanhàhọLý,nênvộiquỳngaycảxuống,ỨngBáTướcnói:

-Đạicanóivậysaođược,họkhôngđược tạ tộivớiđạica thì làmsaoyên tâmmàsống.Vả lại, như thếnày chẳnghóa ra chúng tôikhôngmờinổiĐạicahaysao?Chúngtôicònmặtmũinàotớigặphọnữa.

Haingườithaynhaucầukhẩn,látsauTâyMônKhánhxiêulòng,saiĐạiAnvàolấymũáo,NguyệtnươngđangngồinóichuyệnvớiNgọcLâuthấyĐạiAnvàobènhỏi:

-Giagiangươiđịnhđiđâuvậy?

ĐạiAnđáp:

-Tôicũngkhôngbiết,giagiachỉsaivàolấyquầnáomàthôi.

Nguyệtnươngnói:

-Thằngkhốn,màylạinóidốitaođểchechởchochủmàyphảikhông?Hômnay làsinhnhậtcủaTamnương,giagiamàtrễ là taođánhmàytuốtxác.

ĐạiAnnói:

-Tôicótộigìđâu.

Nguyệtnươngbảo:

-Giagiamàyđãbịmấytêntrờiđánhđólôiđithìmàycóbổnphậnphảinhắcgiagiamàyvềsớm,giagiavềtrễlàtộicủamàychứcònsaonữa.Taobiếtmà,mấytêntrờiđánhđótớiđâylàmàymừnglắm,đượcđichơimà...

ĐạiAn lấymũáorồi lui ra.Nguyệtnươngsaigianhândọn tiệcđểmừngsinhnhậtNgọcLâu.

Trongkhiđó,TâyMônKhánhmớicùnghaibạntớicổngnhàhọLýthìLýbàđãchạy raquỳxuốngmàđón tiếp,QuếKhanh,QuếThưchờsẵnngoàithềm,trongnhàtiệcđãdọnxong,haicanữđượcmờitớiđangđànhátchàomừng.Bangườivàotiệc,QuếKhanhrótrượu,QuếThưnângchungchuốcchoTâyMônKhánh.Úng,Tạ,haingườingồihaibên.ỨngBáTướccườibảo:

- Hai anh em chúng tôi nói gẫy cả lưỡi, quỳ gãy cả gốimới thỉnhđượcquannhântớiđây,vậymàgiờnàykhôngmờianhemchúngtôiđượcmộttiếnghaysao?Quannhânmàhômnaykhôngchịuđếnthìmẹconchịemnhànày thahồmàkhócsưngmắt.Thậtđồbạcbẽovôơnquá.QuếThưlườmỨngBáTước:

-Thôiđiông,đừngmắngchúngtôimàcũngđừngTàoTháokểơnnữa,córượuthịtthìcứviệcănuốngđi,cònlàmkhónữa:

ỨngBáTướcbảo:

-Đạicathấykhông?Rõrànglàhạngvôơnmà,chưakhỏivòngđãcongđuôi.Mớikhóc lóc lạyvanngười tađó rồibâygiờ lại trởmặtngayđược.Đạicaxíchrađểtôicoikỹxemmặtmũihạngngườiđóthếnào.

Nói xong nhoài người nắm kéo Quế Thư. Quế Thư cười khanhkhách:

-Khỉkhông,đổhếtrượuraáoquầnquannhânbâygiờ.

BáTướcbảo:

-Thìcứxíchgầnđây,đểtakểmộtcâuchuyệnvuichonàngnghe.

Ngàyxưacómột concuakếtnghĩahuynhđệvớimột congà.Haiconhẹnrằngconnàonhảyquađượccáilạchthìlàmanh.Congàvỗcánhnhảyquabờlạchbênkia.Concuađịnhnhảytheothìchợtcóhaithiếunữtớilạchmúcnước.Thiếunữthấyconcuathìbắtrồilấymộtsợidâybuộclại,látnữađemvề.Nhưnglúcmúcnướcxongthìhaithiếunữquênconcua,khôngđemtheo.Congàởbờbênkiamãikhôngthấygì,bèntrở lạibờbênnàythì thấycuađangbị tróichặt.Gàhỏiduyêncớthìcuađáp...

Tớichỗnày,BáTướcnhìnthẳngvàoQuếThưmànói-...Tôiđangđịnhnhảysangthìbịhaiconngựacáinótróitôi...

BáTướcchưadứtlờithìQuếThưvừacườivừachạytớidùngquạtmàđánh.TâyMônKhánhcũngkhôngníncườinổi.Mọingườivuivẻănuống.

TrongkhiđótạinhàTâyMônKhánh,Nguyệtnươngsaibảogianhânlàmtiệc.VợNgôđạicữuvàDươngcônươngcùngvàingườikháchcũng tớimừng sinh nhậtNgọc Lâu.Nguyệt nương chờmãi khôngthấychồngvềthìkhôngbiếtnênmờimọingườivàotiệchaynênđợithêmchútnữa.KimLiênnói:

-Đạinươngà,giờnàymàgiagiachưavề,đểtôivàBìnhNhiracổngđợinhé.

Nguyệtnươngbảo:

-Thôi,đợithìđợichứviệcgìphảiracổng.

NgọcLâubảo:

-Ởđâynghemọingườikểchuyệnvuicóhơnkhông.KimLiênngồilạiđểnghechuyện.MộtbàkháchhọVươngkểmộtcâuchuyệnvui,KimLiênnghexongbảo:

-Chuyệnđókhônghay,xinkểchuyệnnàokháchayhơnđi.

BàkháchhọVươngkểtiếp:

- Nhà nọ có ba người con dâu, một hôm nhân sinh nhật của cha

chồng,ngườicondâulớndângrượurồinói:

"Chagiốngnhưmộtvịquan".Chachồnghỏi:

"Tathếnàomàbảolàgiốngvịquan?"Condâulớnnói:

"Changồitrêncao,lớnbétrongnhàđềusợnhưvậykhônggiốngvịquanhaysao?".Condâuthứdângrượunói:

"Chagiốngnhưviênthưlạicóuy".Chachồnghỏi:

"Tathếnàomàgiốngviênthưlạicóuy?".Condâuthứhaiđáp:

"Chahétmộttiếngthìcảnhàđềukinh,nhưvậykhônggiốnghaysao?".Chachồngbảo:

"Ngươinóiđúng".Condâuthứbadângrượunói:

"Chakhônggiốngquanmàcũngkhônggiốngthưlại".Chachồnghỏi:

"Vậytagiốngcáigì?".Condâuthứnói:

"ChagiốngnhưvịNgoạiLang?".Chachồnghỏi:

"TathếnàomàbảogiốngNgoạiLang?".Condâuthứbađáp:

"KhônggiốngNgoạiLangthìlàmsaocoisócđượchếtcảlụcphòng?".

BàkháchhọVươngkểxong,mọingườiđềucười.SauđóKimLiên,Bình Nhi và Ngọc Lâu rủ nhau ra ngoài hành lang chờ Tây MônKhánh.NgọcLâubảo:

-Trờilạnhnhưthếnày,khônghiểugiagiađiđâu.

KimLiênbảo:

-Tôichắc là lại tớinhàhaicondâmphụQuếKhanh,QuếThưmàthôi.

NgọcLâunói:

-Phánhàngườita,lạithềrằngkhôngtới,chẳnglẽbâygiờlạitới.Tôicálàgiagiakhôngtớiđóđâu.

KimLiênbảo:

-Cáthậtkhông?CóLụcnươnglàmchứngnhé.Tôithìbảolànhấtđịnhgiagiatớiđó.Cácthưthưkhôngthấysao?HômquathìthằngLýMinhtớidòxéttìnhhình,rồisánghômnay,mớibảnhmắtra,haitênỨng,Tạđãtới,chẳngbiếtnóigìmàkéođượcgiagiađi.TôichắclàmấymẹconloàidâmphụđóđãnhờỨng,Tạtớimờigiagia,đểđượctạ tộichứgì.Bâygiờtớinơi,đànngọtháthay, thịtbéorượungon,mấycondâmphụđólạitrổnghềquyếnrũthìlàmsaogiagiavềnhàsớmđược,vậymàĐạinươngcứchờ,tôikhônghiểuchờcáigìbâygiờ.

NgọcLâubảo:

-Khôngvềthìcũngphảichogianhânvếnóichứ,giagiabiếthômnayởnhàcóđặttiệcmà.

Đangnóichuyện thìcóngườibándưađingang,bangườibèngọivàomuaăn.ChợtthấyTâyMônKhánhvềtớicổng,bangườichạykhôngkịp.TâyMônKhánhxuốngngựa,đưadâycươngchoĐạiAnrồihỏi:

-Ngươicoicoinhữngaimuabángìkia?

ĐạiAnđỡlấydâycươngđáp:

- Thôi đó là Tam nương, Ngũ nương và Lục nương. Các nươngnươnggọihàngdưavàomua.

TâyMônKhánhbướcvào.NgọcLâuvàBìnhNhiđãchạyvàotrongbáochoNguyệtnươngbiết,chỉriêngmìnhKimLiênthìnúpvàosaubức tường hoa. TâyMônKhánh bước vào, chợt thấyKim Liên thìgiậtmìnhbảo:

-Đồkhỉ,làmngườitagiậtcảmình.Mấynàngởngoàinàylàmgìvậy

?

KimLiênđáp:

-Chàngcònhỏinữahaysao?Chàngđiđâugiờnàymớivề,đểĐạinươngnónglòngsốtruột,chúngtôithấyvậyphảirađâychờđó.

TâyMônKhánhbướcvàođạisảnh,Nguyệtnươngmừngquá,chạyra tiếpđón,mờivào tiệc.Kháchkhứavàmọingườiđềuphânngôithứmà ngồi. Nguyệt nương tự tay rót rượumời chồng, rồi bảo ahoànrótrượumờimọingười.XuânMaivàNghênhXuânngồiởcuốiphòngđànhát.RượuđượcvàituầnthìNguyệtnươngsaidọnhếtđểbàytiệcmới,vàđâymớilàtiệcchínhthứcmừngsinhnhậtNgọcLâu.Tiệckéodàitớigầntốithìmấyngườikháchđànbàcáotừ.Nguyệtnương cùng đám tiểu thiếp tiếp tục bồi rượu choTâyMônKhánh.Nguyệtnương lạisaibẻcànhmaivào rồidùng tròchơi "tửu lệnh",bắtmọi người đều phải uống. Lát sau, tửu lệnh không được dùngnữa,NguyệtnươngbảoTiểuNgọc:

-NgươirótrượumừngchoTamnương.

LạiquaysangbảoNgọcLâu:

-Muộimuộiphảiuốngmộtlượtbachunglớnmớiđược.Đêmnaygiagiasẽtớivớimuộimuội.

ĐoạnbảoKimLiênvàBìnhNhi:

-Látnữatiệctan,tôisẽđíchthânđưagiagiavàtammuộimuộivàophòng.

KimLiêncười:

-Đạinươngđãralệnhnhưvậythìaimàdámcãi.

Ngọc Lâu đỏ mặt thẹn thùng không nói. Lát sau tiệc tàn, NguyệtnươngđưaTâyMônKhánhvàophòngNgọcLâu,mọingườicũngđitheo.NgọcLâuvàophòngmờimọingườingồinhưngkhôngaingồi.

KimLiênnóiđùa:

-Hômnaytânlangvàtângiainhânthahồloanphượngvuivầynhé.

ĐoạnquaysangNguyệtnương,bắtchướcgiọngbàgiàmàbảo:

-Lãothângiaà,cháunócònnhỏdại,xinvìtôimàdạybảonó.

RồilạiquaysangNgọcLâumàbảo:

-Thôicongáiởđâyđingủđi,ngàymaitasẽsangthăm.

Mọingườicùngcười.NgọcLâuđiểmmặtKimLiênbảo:

-Đểmairồibiếttôi.

KimLiêncườibảomọingười:

-Thôiđểchođôitrẻnónghỉ,chúngmìnhrađi.

Mọingườibướcra.BìnhNhiđisau,suýttrượtngãvìtuyếttrơn,kêulênmộttiếng.KimLiênbảo:

-Cómắtmàcũngnhưkhông,đithìphảiđểýchứ,dẫmcảlênchântôirồiđâynày,thôiđểtôidắt.

Nguyệtnươngquaylạibảo:

-Trời này tuyếtđóngdày lắm, tôi đãbảogianhânmấy lần rồimàchúngnólườibiếngkhôngđứanàochịuquét,đểchongườitatrượtchânnhưthếnàybaogiờkhông.

ĐoạngọiTiểuNgọcbảo:

-NgươimangđènlồngđưaNgũnươngvàLụcnươngvềphòng.

Trongnày,TâyMônKhánhbảoNgọcLâu:

-KimLiên ghê gớm lắm chứ không vừa, cáimiệng chẳng lúc nàongừngnói,hếtchọcngườinàyđếntrêungườikhác,bàyđặtchuyệnnàychuyệnkia.

NgọcLâunói:

-ThìtínhtìnhcủaNgũthưthưaimàkhôngbiết.

TâyMônKhánhbảo:

-Nàngkhôngbiếtđâu,nócònnhiềuthủđoạnlắm.

NgọcLâunóisangchuyệnkhác.

Nguyệt nương đã về phòng, TiểuNgọc cầm đèn đưaKim Liên vàBìnhNhivàohoaviên.KimLiêncóvẻsay,nắmtayBìnhNhibảo:

-Tôiuốnghơinhiều,thưthưđưatôitớiphòngnhé.

BìnhNhibảo:

-Tôibiếtthưthưkhôngsayđâu.

TuynhiênvẫnđưaKimLiênvềphòng.KimLiênchoTiểuNgọc lui,mờiBìnhNhingồinói:

-Đãtưởng làchịemmìnhkhôngđượcởchungmộtnhàvớinhau,vậymàcũngcóngàynay.Nói thật, tôivìmuốnthưthưvềnhànàymàphảichịubaonhiêuđiềutiếngđó.Tôilàmvậylàdolòngtôimuốnnhưvậy,cótrờiđấtbiếtchotôi.BìnhNhinói:

-Tôibiếtlàthưthưrấtcólòngvớitôi,ơnấytôinguyệnsẽbáođáp.

KimLiênbảo:

-Thưthưbiếtcholòngtôilàđượcrồi.

XuânMaimangtràlên.BìnhNhiuốngtràrồicáotừvềphòng...

Hồi23

SAUNGỌNGIẢSƠN

VợcủagianhânLaiVượngốmđauluôn,saumộtcơnbệnhnặngthìtừ trần. Chôn cất xong, Nguyệt nương cưới cho Lai Vượng mộtngườikhác,làconcủangườibánquantàitênTốngNhân.NgườivợsaucủaLaiVượngcũngtênlàKimLiên,nguyênlúctrướcbịbánchonhàhọTháilàmahoàn,saubịđuổira,trởthànhvợcủađầubếptênTươngThông.TươngThôngvẫn thườngđượcTâyMônKhánhsaibảoviệcnàyviệckia,mỗi lầnnhưvậy,LaiVượngđềuđượcsaitớinhàgọiTươngThông,dođóquenbiếtvợTươngThông,haibêntưtình lén lút. Sau đó vợ Lai Vượng chết, Tương Thông thì saumộtcuộc xô xát vì tiềnbạc chia khôngđều, bị đồngbọnđâmchết.VợTương Thông nhờ Tây Môn Khánh đưa nội vụ lên quan, bắt thủphạm ghép vào tử tội. Lai Vượng nói dối Nguyệt nương, bảo vợTươngThông là người góa chồng đã lâu, giỏi việc nội trợ.Nguyệtnươngbènlấyranămlạngbạc,háibộquầnáo,mấyxấplụavàítnữtrang, cho LaiVượng cưới vợTươngThông về làm vợ.Vì vợ thứnămTâyMônKhánh tên làPhanKimLiên,nênNguyệtnươngđổitênKimLiên,vợcủaTươngThông,vợhiệntạicủaLaiVượng,thànhraHuệLiên.HuệLiênnămnayhaimươibốntuổicónhansắcmặnmà.LúcmớivềnhàTâyMônKhánhlàmvợLaiVượng,HuệLiênănmặcxuềnhxoàng,khônghaytrangđiểm.nhưngdầndần,thấyđámtiểuthiếpcủaTâyMônKhánh,toànlàngườiđẹp,ănmặcchảichuốt,trangđiểmkhéoléothìcũngbắtchước.Chỉmấythángsau,HuệLiênđãtỏrakhôngthuakémcácbàchủtrongnhà.Chínhvìvậy,mỗilầnHuệLiênbưngcơmrótnước,đềuđượcTâyMônKhánhđểý.TâyMônKhánhtìmdịpchiếmđoạtHuệLiên.

Mộthôm,TâyMônKhánhnghĩramộtkế,bèngọiLaiVượnglên,đưachonămtrămlạngbạc,saitớiHàngChâuđặtmayquầnáoquývàquầnáomặcbốnmùa.Nhưvậy,loxongviệc,tínhcảthờigianđivềcũngphảimấtnửanăm.LaiVượngrầurĩlênđường.

NhưngkhôngngờsaukhiLaiVượngđithìởnhàHuệLiênlâmbệnh,sốtvànhứcđầu,banngàythìnhẹ,banđêmthìnặng,thânhìnhgầyốm,nhansắcsuygiảm.Nguyệtnươngthấybệnhcóvẻnguyngậpthìhếtlòngchữa.TâyMônKhánhbiếtHuệLiênlâmbệnhthìthươngxót

lắm.KimLiêntinhýnhậnratâmtrạngTâyMônKhánh.

MộthômTâyMônKhánhnhàn rỗiởnhà,NguyệtnươngbảoNgọcTiêudọnrượura.HuệLiênđãđi lạihầuhạđược.TâyMônKhánhthấyHuệ Liênmặcmột cái quầnmàu tía, nhan sắc còn suy giảm,hìnhdungcòntiềutụybènquaysangbảoNgọcTiêu:

-ConvợthằngsaiVượngsaolạimặccáiquầnmàuđó?NgươithưavớiĐạinươnglàchonómộtcáiquầnmàukhác.

NgọcTiêuthưa:

-Quầnđólàcủatôichochịấymượn.

TâyMônKhánhkhôngnóigìnữa.

MộthômNguyệtnươngsangnhàlánggiềngđốidiệnlàKiềuĐạihộăntiệc.TâyMônKhánhcũngraphốuốngrượuvớibạnbè.Khoảngtrưatrởvềnhà,vàotớicổngthìgặpHuệLiêntừtrongđira.TâyMônKhánhgọilạihỏi:

-HuệLiên,bệnhcủangươiđãbớtnhiềuchưa?

NóixongđưataysờtránHuệLiên,thấyhơihâmhấpnóng.

HuệLiênlùilạinói:

-Thưagiagia,bệnhtôibớtnhiềurồi,giagiađừnglàmnhưvậyTâyMônKhánhbảo:

-Ngươikhỏibệnhthìtamừng,nhưngquầnáongươiítquáđểtacholụatốtmàmay.

Huệ Liên cảm tạ rồi bước đi. Vào tới phòng, Tây Môn Khánh saiNgọcTiêulấyramộtxấplụa,mangxuốngchoHuệLiên.NgọcTiêumanglụaxuốngphòngHuệLiênbảo:

-Giagiahômnọthấychịkhôngcóquầnáonênhômnaysaitôiđemchochịítlụamàmay.

HuệLiênmởra,thấyđólàmộtxấplụamàuthúylamcóhoarấtđẹp,thìbảo:

-TôilấythứnàymayquầnáomặcrồiĐạinươngthấythìsao?

NgọcTiêubảo:

-Cógìmàlo,ngàymaigiagiasẽnóilạivớiĐạinương.Giagianóilàchịmớikhỏibệnh,chochịđểchịcóquầnáomàmặc,đirađivàochokháchkhứangườitakhỏichêcười.Chịcứyêntâmđi.

HuệLiênlạihỏi:

-Bâygiờgiagiađangởđâu?

NgọcTiêuđáp:

-Giagiađangởbênngọngiảsơntronghoaviên,chịcóthểtớicảmtạvàicâu.

HuệLiênnói:

-NếulàtronghoaviênthìsợNgũnươnghoặcLụcnươngbiết,nhưvậykhôngtiện.

NgọcTiêubảo:

- Tam nương và Ngũ nương hiện đang đánh cờ bên phòng Lụcnương,khôngngạigìđâu.

HuệLiênmỉmcườikhôngnói.

Trong lúc đó,NgọcLâu vàKimLiên đangđánh cờ tại phòngBìnhNhi,ahoànvàobáo:

-Giagiađãvềnhàtừhồinãy.

NgọcLâuvàKimLiênvộiai vềphòngnấy.Trênđườngvềphòng.KimLiênthấyTiểuNgọcđứngtạihànhlangđạisảnhnhìnchămchúraphíangọngiảsơn,bènbướclạigầnhỏi:

-Giagiaởtrongđóphảikhông?

TiểuNgọc lắcđầukhôngnói, lấy tay trỏ raphíangọngiảsơn.KimLiênnhẹnhàngbướcvềphíađó.

Tớigầnngọngiảsơn,KimLiênthấyNgọcTiêutừphíasaugiảsơndirathìnghĩrằngchắclàTâyMônKhánhvừamớitưtìnhvớiNgọcTiêu,bènđithẳngtới.NgọcTiêuthấyKimLiênthìhoảnghốtnói:

-XinNgũnươngdừnglại,giagiađangcóchuyệnởđằngsaudó.

KimLiênmắng:

-Conkhốnkiếp,taolạisợgiagiamàyhaysao.

Nóixongxămxămbướcraphíasaugiảsơn,nhìnvàocáckhómlábụicâyđềukhôngthấygì,nhưngquaylại thì thấyHuệLiênvàTâyMônKhánhđangởtrongmộtcáihốcđárấtlớncủahòngiảsơn.

HuệLiênđỏbừngmặtcúiđầu.KimLiênhỏi:

-Màylàmgìnơiđây?

HuệLiênđáp:

-TôiđikêuthằngHọaĐồngchogiagia.

Nói xong vụt đứng dậy đimất. TâyMônKhánh từ nãy giờ vẫn imlặng.KimLiênmắng:

-Đẹpmặtchưa,thậtlàvôliêmsỉ.Chàngvàconnôtàidâmphụđóchiuvàođâylàmgì?NóbảonóđitìmthằngHọaĐồng,thìrachànglàthằngHọaĐồngphảikhông?Chàngchogọiconnôtàidâmphụđótớichỗnàylàmgì,maunóithậtđi,nếukhôngtôisẽnóilạivớiĐạinương.Vừa rồi tôi định tát cho con khốnmấy tát tai nhưng nó đãkhôn ngoan lẩnmất. Chang phải cho đánh đòn nó, nếu không tôikhôngchịubỏquachuyệnnàyđâu.

TâyMônKhánhcười:

-Khekhẽmộttíkhôngđượcsao?Làmgìmàầmỹlênvậy?Đểtôinóichomànghe.Tôichogọinótớiđâylàhỏixembệnhtìnhcủanóthếnàomàthôi.KimLiênbảo:

-Thếthìthầythuốcđãbắtmạchchữatrịgìchonóchưa?Nàytôinóithậtchomàbiết,chàngvớinólàmyêulàmquỷgìthìtôicũngđãbiếtcảrồi,đừnglấyvảithưachemắtthánhnữa.

TâyMônKhánhchỉcườimàbướcra.KimLiêncũngbỏvàosaubếpdọxétđámahoàn.Mộtđứanóivớibạn.

-Hồinãy,giagiamớivềnhà,đãsaiNgọcTiêuđemmộtxấplụađi,khôngbiếtlàchoai.

KimLiênnghevậybiếtngay làTâyMônKhánhđãsaiđemlụachoHuệLiên,tuynhiênkhôngnóigìvềchuyệnnày.

TừđóHuệLiênngàycàngthêmsứckhỏe,nhansắccũngmặnmàthêmlên.TâyMônKhánhthườnglénlútgặpgỡvàchoHuệLiêntiềnbạc,quầnáovàcácđồtrangsức.HuệLiênđượcănmặcđẹp,trangsứcđẹp,lạicótiềnmuasonphấnnênnhansắcngàythêmlộnglẫy.TâyMônKhánhlạivậnđộngvớiNguyệtnươngđểHuệLiêncùngvớiNgọcTiêu lo việc trà nước trongphòngmà thôi.Nguyệt nương vôtìnhnêncũngchấpthuận.

Mới hay người chủ trong nhà tâm địa bất chính thì xảy ra nhiềuchuyệnđồiphongbạitục.

Mộthôm,vàokhoảng thượng tuần thángchạp,TâyMônKhánhcóhẹn với Ứng Bá Tước cùng đi đưa đámmột thân quyến củamộtchứcviệctronghuyện.ĐạiAnđãchuẩnbịsẵnhaiconngựa,nhưngđợimãikhông thấyỨngBáTướcđến.Látsau thìLýMinh tớidạyđànhátchomấyahoàn.TâyMônKhánhnngồibênlòsưởitạiphòngkhách,chogọiXuânMai,NgọcTiêu,LanHươngvàNghênhXuânraphòngkháchrồibảoLýMinhdạychomìnhcoi.Bốnahoànđangđànhátbài "Tam lộngmaihoa" thìỨngBáTướcđến.TâyMônKhánhniềm nở tiếp đón. Hai người vái chào nhau rồi ngồi xuống.Mấy ahoànthấycókháchthìbấmnhauđịnhluivào,nhưngTâyMônKhánhbảo:

-Việcgìphảiđiđâu.Ứngnhịgiađâychứphảiaixalạ,bayhãytớibáikiếnnhịgiađi.

BọnXuânMaibướctớisụplạychào.ỨngBáTướcvộiđứngdậyváitrả,rồinóivớiTâyMônKhánh:

-Thâtđạica làngườicódiễmphúc,trongnhàcómộtbancanhạctoànlàngườidẹptuyệttrần.Thậtkhóngườisánhkịpđạica.

ĐoạnquaylạinóivớibọnXuânMai:

- Hôm nay ta vì công việc mà tới đây, chẳng mang theo gì trongngườicả,đểhômkhác tớisẽxin tặngchútđỉnhđểmuasonphấn.BọnXuânMaimỉmcườiluivào.TrầnKínhTếtừnãyđượcgọingồibênchavợ,bâygiờmớiđứngdậyváichàoỨngBáTước.BáTướccũngđáplễ.Haingườicùngngồixuống.TâyMônKhánhhỏi:

-Nhịcabậngìmàgiờnàymớitới?

ỨngBáTướcđáp:

-Congáitôibệnhbấylâunay,bâygiờmớibìnhphục.Trướctôigửinó ở bên ngoại chữa bệnh, hôm nay đón về làm bữa tiệc nhỏ ănmừng. Cho nên phải sắp xếp xong xuôi rồimới tới đây được TâyMônKhánhbảo:

-Vậymàtôiđợiquá.Bâygiờmìnhăncáigìđãrồihãyđi.Nóixongsaigianhânđemđồănsánglên.LýMinhtừnãyngồiởcuốiphòng,bâygiờmớitớiváichàoỨngBáTước,BáTướchỏi:

-Hồinàysaolâuquákhônggặp?LýMinhđáp:

-Hồinàytôibậnnhiềuviệc,thườnglàđidạynhạctạicácnhà,nênítkhirảnh.

Gianhânbưngbốn tôcháo thịt lên,cùngmấyđĩamónănvàbánhtrái.TâyMônKhánhmờiỨngBáTướcvàmọingườiăn, lạisai lấyrượuKimHoarauống,ănuốngxong,TâyMônKhánhmũáochỉnhtềcùngỨngBáTướclênngựamàđi.

Trongnhà,đámgianhânahoàntụnhautròchuyện,bỏcảhọcđànca, trongphòngchỉcóLýMinhvàXuânMai.LýMinh rượuđãngàngà, dạy XuânMai đánh được vài khúc tỳ bà thì xích lại nắm tayXuânMai.XuânMaimắng:

-Làmgìmànắmtay tôivậy?Córượucó thịt rồiđịnhsinhchuyệnphảikhông?Códạydỗtửtếthìtôihọc,nếukhôngthìtôikhôngthèmhọccáimặtđóđâu.Này,tôinóichomàbiết,chưabiếttôi làainênmới giở trò, người như thế nào cũng chưa chắc nắmđược tay tôichứđừngnóigìcáimặtđó.Đểgiagiavề,tôinóilạichomàxem.

XuânMaimắngmộtthôimộthồi.LýMinhchạykhôngkịp.XuânMaicòntheorađếntậnngoàihànhlangmàmắng.LýMinhcắmđầuđimất.KimLiênđangcùngNgọcLâuvàBìnhNhiđánhcờtrongphòng,cóTốngHuệLiênởcạnh,ngheXuânMaiồnàoởngoàiKimLiênhỏi:

-Conquỷkia,màymắngaimàồnlênvậy?

XuânMaibướcvàođáp:

-Cái thằngkhốnLýMinhchứcònainữa?Thằngkhốnđótớiđây,đượcgiagiachoănuốngphủphê.Giagiavừađikhỏithìcácchịđócũngrủnhauđichơi,khôngchịuhọcđàn,chỉcònmìnhtôingồihọc.

Thằngkhốnđóthấytrongphòngvắngvẻ,dámcầmtaytôiđịnhlàmhỗn, tôichửimắngchonhư tátnước,nóhoảnghồnbỏđimất.Tôichạytheomàmắng.Chỉtiếclàhồinãyquênkhôngtátchonómộttátchonóbiếttaytôi.

KimLiênbảo:

-Khônghọcngườinàythìhọcngườikhác,cógìmàlo.Nóxúcphạmmình,mìnhchửimắngnhưvậylàđủrồi,hơiđâumàgiậntáimặtđinhưthế?Rồiđợigiagiavề,nóilạichogiagiangheđểgiagiađuổinóđilàxong.XuânMainói:

-ChỉsợnólàemcủaNhịnương,rồiNhịnươngmắngtôi,hoặcnóivớigiagiađánhtôimàthôi.

HuệLiênbảo:

-Làgìthìlàchứ.Dạyđànởđâythìlodạy,saolạichọcnghẹongườita.Đi làmđiănđểnuôi chanuôimẹmànhưvậyđâuđược.Ấy làchưakểđượcngàybabữarượu thịtêhề,đốiđãi tử tế làmvậy làbậyquárồicòngìnữa.

KimLiênbảo:

-Màtiềnbạctrảhậuchứcóphảikhôngđâu,thángthánglànóthòtay lãnhnăm lạngbạc,mànódám làmchuyện tồibạiởđây.XuânMaiđâynócũngkhôngphảitayvừađâu,gianhântrongnhànàyđểuphảinểsợnó,vuivẻvớinóthìthôi,cònkhôngthìnóchỉthưavớigiagialàđứađóbịđònphảibiết.

ĐoạnquaysangbảoXuânMai:

-Thôikhôngcầnnóigìnữa,đợigiagiavề,ngươithưavớigiagiađểgiagiaphânxử.

XuânMaibảo:

-CũngtạiNgọcTiêuvàhaichịkiakhôngchịuhọc,rủnhauđichơinênmớixảyracớsự.

NgọcLâuhỏi:

-Bâygiờbađứađóđangởđâu?

XuânMaiđáp:

-Đangnóicườiđùagiỡntrongphòngcủađạithư.

NgọcLâubảo:

-Đểtarầylachúngnó.

Nóixongvềphòng.BìnhNhicũngvềphòng,saiTúXuângọiNghênhXuânvềmắngchomộttrận.

TốihômđóTâyMônKhánhvềnhà.KimLiênkểlạivụLýMinh.TâyMônKhánhgiận lắm,gọi LaiHưngvàodặn là từnay cấmcửaLýMinh,khôngcholảngvẳngtớiđâynữa...

Hồi24

NGƯỜIĐẦYTỚMAYMẮN

Mộthômvàocuốiđôngsangxuân,thờitiếtrấtđẹp,TâyMônKhánhđiăntiệcởngoài,Nguyệtnươngcũngtới thămNgôđạicữu,NgọcLâuvàKimLiêntớiphòngBìnhNhiđánhcờchotớitrưa.NgọcLâunói:

-Chúngmìnhphảiđánhcờăntiềnđểtổchứccáigìvuimớiđược.

KimLiênbảo:

-Bâygiờđánhmộtván,ai thuathìphảibỏranămtiềnđể làmtiệcrượuđãimọingười.BatiềndùngđểmuarượuKimHoa,cònhaitiềnđểmuamộtthủlợnnhỏ,bảovợLaiVượngquaythậtngonđểchúngmìnhăn.

NgọcLâuđáp:

-Đạinươngkhôngcónhà,tínhsaochotiện?

KimLiênbảo:

-Khógì,đểlạimộtphần,đemvàophòngchờĐạinươngvềthìmờiăn.

Nóixong,bangườibàybàncờmới,NgọcLâuvàKimLiênmộtphe,BìnhNhithualuônbaván,phảibỏranămtiền.KimLiênsaiTúXuângọiLaiHưngtớibảo:

- Tiền đây, ngươimuamột vò rượuKimHoa vàmột đầu lợn nhỏcùngcácđồgiavị,đemxuốngbảoHuệLiênquaylênrồidọntiệctạiphòngTamnương,chúngtasẽtới.

NgọcLâubảo:

-Ngũthưthưà,mìnhcứbảochúngnódọntiệctạiđâythìtiệnhơn.ChứănuốngởphòngtôimàkhôngmờiKiềuNhivàTuyếtNgathì

cũngphiền.

KimLiênkhenphải,LaiHưngcầmtiềnđira.

Látsau,saiHưngmuarượuvà thủ lợnvề.HuệLiênđangngồinóichuyệnvớiNgọcTiêu.LaiHưngtìmtớibảo:

-ChịHuệLiênà,TamnươngvàNgũnươngsaitôimuathủlợnđây,bảochịđemxuốngbếpquaylên,rồidọntiệctạiphòngLụcnương.

HuệLiênbảo:

-Tôikhôngrảnh,vìcònđangphảilàmhàichoĐạinươngđi,anhnhờailàmgiùmcũngđược.

LaiHưngnói:

-Chịlàmhaykhônglàmthìtôikhôngbiết,giaochochịthìtôicứgiao,nếuchịbậnthìlênnóilạivớicácnươngnương.

NgọcTiêubảo:

-Thôichịcứđilàmgiùmđi,chứcáimiệngNgũnươnggớmlắm,lạichuyệnnàychuyệnkiarắcrốilắm.

HuệLiêncườibảo:

-Ngũnươngđâubiết làmăngì,nhưng lạimuốnănngonnênmớiphảinhờđếntôi.

Nóixongvàobếp, lấy thủ lợn, làmsạchsẽ rồiquay thậtngon,mùithơmngàongạt,giavịđầyđủ,rồiđểtrênmộtcáiđĩalớn,bỏtrongcáiquả,đemlênphòngBìnhNhi.NgọcLâuđãchuẩnbịsẵnsàng,chiaramộtphầnthịt,sớtrượusangmộtcáibìnhnhỏrồisaiahoànđemtớiphòngNguyệtnương.Sauđóbangườinhậptiệc,chéntạcchénthù,chuyệntròvuivẻ.ĐanglúcănuốngthìHuệLiênbướctớicườihỏi:

-Cácnươngnươngthấythủlợnquaynhưvậycóngonhaykhông?

KimLiênbảo:

-Tamnươngvừamớikhenngươiđó,quaynhưthếnàylànhấtrồi,ngươikhéolắm.

NgọcLâubảo:

- TúXuân, ngươi rótmột chung rượumờiHuệ Liên gọi là thưởngcông.

BìnhNhicũngchọnmộtmiếngthịtngonđưachoHuệLiênmàbảo:

-Ngươilàmthìngươicũngphảiănthửmộtmiếngchứ.Ngươingồixuốngđâyđi.

HuệLiênlạytạbalạyrồingồighévàomộtbên,cùngmọingườiănuống.

Tớigầntốitiệcmớitan,Nguyệtnươngcũngvừavề.Mấyngườitiểuthiếpkéonhautớithăm,TiểuNgọcbưngrượuthịtra,NgọcLâucười:

-Hômnaychúngtôiđánhcờ,Lụcthưthưthuaphảibỏtiềnramuarượuthịt,chúngtôiđểphầnĐạinươngđó.

Nguyệtnươngbảo:

-Làmnhưthếnàychỉngườinàothualàchịuthiệt.Tôinghĩrằngbâygiờđanglàthờitiếtđẹp,muốnchocôngbằngvuivẻthìmấychịemmìnhđâychiaphiênnhau,mỗingườiđứngralàmtiệcmộtngàyđểđãinhữngngườikhác.Tôitínhnhưvậycóđượckhông?

Mọingườiđáp:

-Đạinươngdạyphảilắm.

Nguyệtnươngbảo:

-Ngàymailàmồngnăm,tôixinđứngralàmtrướchết.RồimồngsáuthìKiềuNhi,mồngbảythìNgọcLâu,mồngtámthìKimLiên...

KimLiênngắtlờicườibảo:

-Chỉcó tôi là lợinhất,hômđóđúng làngàysinhnhậtcủa tôi, thậtnhấtcửlưỡngtiện.CònTuyếtNgathìngàynào?

TuyếtNgaimlặng,Nguyệtnươngbảo:

-Thôi,TuyếtNgathìkhỏitính.

NgọcLâunói:

- Mồng chín nhà mình không rảnh, thôi Bình Nhi thì để tới mồngmười.

Mọingườibànđịnhxong,cứthếmàthihành.

Suốt từ ngàymồng năm, đám thê thiếp trong nhà vui vẻ ăn uống,ngheđànhát.ChotớimồngmườilàđếnlượtBìnhNhi.BìnhNhisaiTúXuântớimờiTuyếtNga.MờilầnđầuTuyếtNgatừchối,mờilầnthứnhìTuyếtNganhậnlời,nhưnglạikhôngchịutới.NgọcLâubảo:

-TôiđãbiếttrướclàTuyếtNgakhôngtớiđâu,mờiđimờilạilàmgìchophiềnphức.

Nguyệtnươngbảo:

-Thôi,khôngđếnthìthôi,mìnhcũngchẳngnênđểý.NóixongmờiNgôđạitẩuvàTâyMônđạithưcùngmọingườivàotiệc.ĐámXuânMaicũngđượcgọitớiđànhátgiúpvuiNguyệtnươngbảo:

Giagiakhôngcónhà,cứđểbaogiờvềthìmờivàocũngđược.

Mọingườivuivẻănuống..

TớitrưathìTâyMônKhánhvềtớinhà.NgọcTiêuhầuhạ,đemquầnáochochủthay.TâyMônKhánhhỏi:

-Đạinươngđâu?

NgọcTiêuđáp:

-ĐạinươngđangcùngcácnươngnươngvàPhanbà,NgôđạicữumẫuvàĐạithưthưăntiệctạiphòngLụcnươngnương.

TâyMônKhánhhỏi:

-Cóchuyệngìmàtiệctùngvậy?

NgọcTiêuđáp:

-Cácnươngnươngthayphiênnhautổchứcchovuimàthôi.

TâyMônKhánhlạihỏi:

-Cácnươngnươnguốngrượugì?

NgọcTiêuđáp:

-RượuKimHoa.

TâyMônKhánhbảo:

TrongnhàcònrượuMạtLỵdoỨngnhịgiabiếuđó,lấyrađemđếnchocácnươngnươnguống.

NgọcTiêuvàolấyrượurồiđemtớiphòngBìnhNhi.HuệLiênđangđứng cạnhNguyệt nương để hầu rượu, thấyNgọcTiêu đem rượuvào thì chạy tới đỡ. Ngọc Tiêu đưa mắt, Huệ Liên hiểu ý ngay,Nguyệtnươnghỏi:

-Rượuởđâuvậy?

NgọcTiêuđáp:

-Giagiasaiđemtớiđểcácnươngnươngdùng.

Nguyệtnươnghỏi:

-Giagiavềlúcnàovậy?

NgọcTiêuthưa:

-Giagiavừamớivề,hỏi tôi làcácnươngnươnguốngrượugì,rồisaitôiđemvòrượuMạtLỵnàytớiđểcácnươngnươngdùng.

Nguyệtnươngbảo:

-Thôi,chẳngnênmờigiagiatớiđâylàmgì,ngươicóthểdọnrượuvàthứcănchogiagiaănuốngmộtmìnhcũngđược.

NgọcTiêuvânglời luira.HuệLiênđứnghầurượuthêmmột látrồinói:

-Đểtôixuốnglotràsẵn.

Nguyệtnươngbảo:

-Phảiđấy,trênphòngtacòntràLụcAn,ngươilênlấyxuốngmàpha.

Lúc đó TâyMônKhánh đangỞ trong phòngNguyệt nương,NgọcTiêuđứngđợiHuệLiêntrênthềm.HuệLiênđangđitớithìĐạiAnđãvàotrướcthưa:

-CócácvịỨng,Tạ,Chúc,Thườngtới.

TâyMônKhánhbảo:

-Mờihọvàophòngkháchrồidọnrượutạiđó.

TâyMônKhánhnóixongbướcraphòngkháchtiếpbạn.Chủkháchantọa,ỨngBáTướcnói:

-Mấyhômnaykhônggặpđạicanêntớithăm,nàongờgiữađườnggặpmấyanhemđây,tôiliềnrủhọcùngtới.

TạHyĐạinói:

-Xinđạicabỏlỗicho,mấyngàytếtvừaquađánglẽlàphảitớichúctếtđạica,nhưngrồicứbậnchuyệnnàychuyệnkia thành thửhômnaymớitớiđược.

TâyMônKhánhcười:

-Chẳnglẽtôikhôngcórượumờicácanhemtrongmấyngàytếthaysao?

ChúcThậtNiệmnói:

-Đạicaởđâythìngàygiờnàomàchẳngcórượuchoanhemchúngtôi,cònmấyngườihọhàngthânthuộccủachúngtôithìcảnămmớicó rượuuống trongmấyngày tếtnênmớimời,chúng tôikhông từchốiđược.

Chủkháchtròchuyệnmộthồi,rồivàotiệc.Lúcđócũnggầntối,ĐạiAnthắpđèn,lênbữatiệcrấtvuivẻ.

Rượuđượcvàituần,ỨngBáTướcnói:

-Cólẽchúngmìnhnêndùngtửulệnhchovui.

TạHyĐạinói:

-Ứngnhịgiacótàikểchuyệncười,mấylầnkểchuyệnnhàQuếThưkhiếnmọingườicườinghiêngngửa,hômnaynhịcanênkểchuyệnchoanhemcườivuilànhấtrồi,khôngcầntửulệnh.

TâyMônKhánhbảoHyĐại:

-Tạcacũnggiỏikhôihàilắm,chẳnglẽkhôngkểchuyệncườiđượcsao?

ỨngBáTướcnói:

-Kểchuyệncườicũnglàdùngtửulệnhvậy.Bâygiờanhemmình,mỗingườiphảikểmộtchuyệncười,kểxongmàkhôngaicườithìbịphạtbachungrượulớn.ChúcThậtNiệmnói:

-Nếuvậyđểtôikểtrước.

ThườngTrĩTiếtbảo:

-Tôikhôngbiếtkểchuyệncười,xinchịuphạtbachungrượulàxong.

ChúcThậtNiệmbắtđẩukể:

-AicũngbiếtKhổngTửcóbảymươihaingườihọc trògiỏi là thấtthậpnhịhiềnchứgì,nhưngquánửathậtralànhữngngườichẳngragìcả.

ThườngTrĩTiếtchặnlạihỏi:

Saovậy?

ChúcThậtNiệmnhânviệcThườngTrĩTiếtđãlớntuổimàchưatừnglấyvợlầnnàobènbảo:

-Yêntrí,tôinóicósáchmáchcóchứng,trongsáchcócâu"bấthữuquangiảlụcngũnhân,đồngtửlụcthấtnhân"...trongcâuđó,ngườiđãcóvợgọilà"quan",ngườichưacóvợgọilà"đồng",nămsáubamươi,sáubảybốnhai,cộnglạikhôngphảibảymươihaingườihaysao?...

Mọingườicườiầmcảlên.ĐếnlượtỨngBáTướckể:

-Tôicũngnóichuyệnsáchvởthánhhiền.Cáccacacóbiết.tạisaocongái củaKhổngTửkhông lấyngười chồnghọcvấnuyên thâm,màlạilấyanhphạmnhânCôngDãTrường?ẤylàtạitrongđámcaođệcủaKhổngTử, thìNhanUyên làngườivắnsố,sợrằngcongáimìnhởgóakhôngnổi.MẫnTửKhiênthìcómẹgià,sợhànhhạcongáimình,NhiễmBáNgưuthìbệnhtật,TrọngCungthìcóngườichakhôngragì,sợlàmđiềuvôliêmsỉvớicondâu,cònTềNgãthìcótàiănnóinhưnglạiphảicáitậtcứngủsuốtngày...

TâyMônKhánhnghetớiđâythìhơichạnhlòng,bènbảo:

-Thôi,khỏicầnkểnữa,mớichỉkểranămngườimàcũngđủbuồncườilắmrồi.

Mọingườicùngcười.TạHyĐạitrầmngâmhỏi:

-Đạicaà,tôicóphảikểhaykhông?

TâyMônKhánhbảo:

-Thìcứkểđi,nếukhôngaicườithìchịuphạtchứsao.

TạHyĐạinói:

- Đại ca đây làm chuyện gì cũng đúng sách thánh hiền, đại ca cónhiềuvợ,nhưnglạikhôngchịuđếnvớihọ,đểhọỞkhông,nhưvậylàhợpvớicâu"Hồidã,kỳthứhồlũkhông,thứgiả,tiểuthiếpchivịdã".

TâyMônKhánhcười,đậplênđầuHyĐạimàbảo:

-Chỉđượccáimiệnggiỏiănnóihàmhồ thôi.Trongkhiđó, tạibàntiệctrongphòngBìnhNhi,KimLiênthấyHuệLiêntựýđiphatràthìnghi rằngHuệLiênkiếmcớđể lên tình tựvớiTâyMônKhánh trênphòng Nguyệt nương, bèn giả vờ ra ngoài rồi đi thẳng tới phòngNguyệtnương,nhưngngheahoànnóilàTâyMônKhánhđanguốngrượuvớikháchtạiphòngkhách,KimLiênlạirónrénraphòngkhách,núpởsaurèmmànghe,nghetớicâuchuyệncủaTạHyĐạithìcóýthẹnthùng,liềntrởvềphòngriêng.VềphầnHuệLiên,biếtTâyMônKhánh phải tiếp bạn, thì quay xuống lo pha trà. Đang loay hoayởđằngsauthìTiểuNgọctớibảo:

-Đạinươngnóisaochịphatràlâuquávậy?

HuệLiênđáp:

-Xongrồiđây.đểtôiđemlên.

Nóixongbưngtràlênphòngtiệc.Nguyệtnươnghỏi:

-Saogiờnàytràmớixong?

HuệLiênđáp:

-Giagiađangcùngkháchkhứauốngrượu,nhàbếpbậnlàmđồăn,bâygiờmớicóbếptrống.

Mọingườiuống trà rồi lại tiếp tụcbừa tiệc.HuệLiên lạiđượcngồibên cạnh cùng ăn, thỉnh thoảng lại nói xen vài câu.Ngọc Lâu khóchịubảo:

-Chúngtađôngđủởđâytròchuyệnmàsaongươicứnóileovậy?

HuệLiênxấuhổquá,đứngdậyluirasau.

Đámthê thiếpănuống tới lúc lênđèn thì thấyTâyMônKhánhvénrèmbướcvào,cườibảo:

-Mọingườivuivẻquánhỉ.

Ngôcữumẫuđứngdậychào:

-Quannhânđãtới.

Rồivộikéoghếmờingồi.Nguyệtnươnghỏi:

-Chànguốngrượuvớibạnxongrồihaysao?Chỗnàytoànđànlàcongái,tớiđâylàmgì?

TâyMônKhánhđãngàngàsay,nghevậycườibảo:

-Nếuvậythìtôiđi.

NóixongsangphòngKimLiê,KimLiênhỏi:

-HồinãyTạHyĐạikểchuyệncườinhưvậylàngụýgì?

-TâyMônKhánhbảo:

-Hơi đâumàđể ýđếnnhữngchuyệnbông lơnđó.Tôi có chuyệnmuốn bàn với nàng đây. Tôi muốn gặp Huệ Liênmột đêm nhưngchẳng có chỗ nào thuận tiện. Nếu nàng dung được nó thì cho tôimượnnơinàycủanàngmộtđêm.

KimLiênđáp:

- Tôi thì lúc nào cũng nghe theo chàng, nhưng không phải là tôikhông dung được Huệ Liên, mà chỉ sợ Xuân Mai nó không chịu,chàngthủhỏiquanómộtcâuxem.

TâyMônKhánhbảo:

-Nếuvậy thì thôi,để tôibáoahoànnóđemchănnệmracănnhàmáttronghoaviênvậy.

Nóixongbướcra.LátsauHuệLiêntheoratớinơi,nhìnvàothấyđènsáng.HuệLiênnói:

-Bộnhàhếtchỗrồihaysaomàphảiđưa tôi rachỗ trống trải lạnhlùngnhưthếnày?Lạnhquálàmsaongủđược.Chàngkhôngthấyđôibànchânnhỏxíucủatôimuốntêdivìlạnhhaysao?Vậymàtôivẫnkhôngcónổimộtđôihàimàđi, trongkhimọingườithìaicũngthừamứa.

TâyMônKhánhbảo:

-Đượcrồi,đểmai tabảo lấy tiềnmuachonàngđủthứhàiđẹpvàấm.

ĐoạnngắmbànchâncủaHuệLiênmàbảo:

-ThậtkhôngngờbànchânnànglạicóthểnhỏhơncủaKimLiênnhưthếnày.

HuệLiênnói:

- Tôi làm sao so được vớiNgũ nương, nhưng hômqua tôi có thửmangmộtđôihàicủaNgũnươngthìthấyrộngmôngmênh,tuynhiêncómuahàichotôithìphảimuađúngnhưcủaNgũnươngcơ.

KimLiênđứngngoàinghiếnrăngnhủthầm:

"Connôtàidâmphụnàygớmthật,dámchêbaita".

ĐoạnlạinghetiếpHuệLiênhỏi:

-ChàngcướiNgũnươngvềlâuchưa,Ngũnươnglàngườithếnàomàcóvẻhợmmìnhnhưvậy?

TâyMônKhánhđáp:

-Ờcũnglâurồi,nócũnglàngườichẳngragì,đượcvềđâylàphúclắm.

KimLiênđứngngoàinghiếnrăngcămhận,nghĩthầm:

"Connôtàidâmphụnàyquálắmrồiđểtaphảitìmcáchtrảthùmớiđược,saunàyrồinósẽbiếtta".Nghĩxongđứnglặnggiâylâu,rồirútchiếc trâm trênđầuxuống, cài vàohai cái khoencửa, sauđónuốthậnvềphòng.

SángsớmhômsauHuệLiêndậymởcửađể ranhưngcửabị càichặtbênngoài,khôngmởđược.

TâyMônKhánh phải lên tiếng gọiNghênhXuân tớimở,Huệ Liênthấy cây trâm thì biết là đêm qua Kim Liên đã rình nghe ở ngoài,tronglòngvừagiậnvừasợ,vừahổthẹn,vộibướcrakhỏihoaviên.ĐiđượcmộtquãngthìgặpBìnhAntừtrongđira,cứnhìnmìnhmàcười.HuệLiênchộtdạhỏi:

-Cườigìmàcứnherăngravậy?

BìnhAnđáp:

-Tôicườigìkệtôi,chịhỏilàmgì?

HuệLiênbảo:

-Phảicócáigìmớicườiđượcchứ,nóivậynghesaođược?

BìnhAnđáp:

-Tôicườichịđó,cảđêmquachịđiđâu?

HuệLiênđỏbừngmặt:

-Thằngôngmãnh,taođiđâumặckệtao,việcgìđếnmày?

BìnhAnbảo:

-Ngũnươngnóilàchịnêncúngváisámhốiđilàvừa.

HuệLiêngiậtmình,sợcuốnglên,nhưngmắngátđi:

-Thằngkhốnđừngcóănnóihàmhồbịađặt,rồimàybiếttao.

NóixongđuổiBìnhAnđịnhđánh.VừalúcđóĐạiAnđitới,vộihỏi:

-Saochịđánhnó?

HuệLiênđáp:

-Cònsaonữa,nólàmtôitứcmuốnchếtđâynày.

BìnhAnbỏđi.ĐạiAnbảo:

-Chịcũngchẳngnêngiậnlàmgì,vàotrongmàloviệcđi.

HuệLiênlấyraíttiền,nhờĐạiAnmuacháothịtvề,haingườicùngăn.SauđóHuệLiênvàophòngNguyệtnươngdọndẹprồitớiphòngKim Liên. Kim Liên đang trang điểm trước gương. Huệ Liên nhẹnhàngvàophòngdọndẹpđồđạclauchùibànghế,rồilấynướcnóngchoKimLiênrửatay.KimLiênkhôngthèmngótớiHuệLiên.LátsauHuệLiênnói:

-Đôihàingủcủanươngnươngđâuđểtôiđigiặt.

KimLiênbảo:

-Kệnó.

Đoạngọi:

-ThuCúcđâu,conkhốnnàyđiđâumấtmặtvậy?

HuệLiênnói:

-ThuCúcđangquétdọnởngoài,cònXuânMaithìđangchảiđầu.

KimLiênbảo:

-Đểđórồichúngnóvàodọndẹp,ngươiđừnglàmgìcảsợbẩntayngươi.Ngươinêntớisănsóchầuhạchogiagiathìhơn.Giagiacóngườinhưngươihầuhạ lànhấtrồi,chúngta làngườichẳngragì,chỉcóngươixứngđánglàchínhthấtcủagiagiamàthôi.

HuệLiênbiếtngaylàKimLiênmuốnnhắclạichuyệnđêmqua,bènquỳngayxuốngmànói:

-Nươngnươnglàchủcủatôi,nếunươngnươngkhôngthươngtìnhthìlàmsaotôisốngđược.Nếunươngnươngkhôngkhoandungthìđêm qua tôi đâu dám nghe lời gia gia. Tôi lúc nào cũngmangơnnươngnươngkhôngbaogiờdámnghĩkhác.Xinnươngnươngcứhỏigiagia,nếutôicóđiềugìvôlễvớinươngnươngthìsaunàytôichếtkhôngyên.

KimLiênbảo:

-Thôi,xinđừngnóivậymà tôi thêmmang tội.Giagiađãyêumếnthưthư,chúngtôiđâucótranhchấpgì,chỉxinthưthưkhikềcậngiagiathìđừngnóixấuhạnhụcchúngtôi,từđâytrởđinênbớtcáithóiđó.

HuệLiênnói:

-Xinnươngnươngcứhỏilạigiagia,tôiquảkhôngbaogiờdámvậy.Cóthểlàđêmquanươngnươngnghelầmđiềugìchăng?

KimLiêndằngiọng:

-Đứngcógiàhàm, tanói chongươibiết là trongnhànày,giagiakhôngbaogiờgiấutachuyệngìhết,kểcảnhữngchuyệngiagiaxíchmíchvớiĐạinương.ChuyệnvớiĐạinươngmàgiagiacònkểchotanghethìchuyệncủangươi,giagialạigiấutasao?Ngươiliệucósođược với Đại nương hay không. Cho nên chuyện gì của ngươi,ngươi nói câu gì, ta đều biết hết. Huệ Liên đứng lặngmột hồi rồi

bước ra.Điđượcmộtquãng thìgặpTâyMônKhánh,bènchặn lạimàbảo:

-Đêmquatôinóivớigiagianhữnggì,giagiađemkểhếtchongườitanghe,ngườitavừamắngtôinhưtátnước.Nhữngđiềutôinóivớigiagia,giagianóilạivớingườitalàmgì?

TâyMônKhánhngạcnhiên:

-Chuyệngìvậy?Tacónóigìvớiaiđâu.

HuệLiênvùngvằngbỏdi.

-Từđó,cậyđượcTâyMônKhánhyêuquý,HuệLiênngàycàngtỏrakiêucăng,quênhẳnmìnhlàphậntôiđòi,khinhmiệttấtcảgianhântrongnhà, coi thườngcả từviênquản lý tiệm thuốc tới con rểTâyMônKhánhlàTrầnKínhTế.ViênquảnlýhọPhólàngườicótuổibịHuệLiêngọilàPhóđạilangthìlấylàmlạlắm.HuệLiênthườngnhờPhó quản lý mua giùm son phấn. Một hôm Phó quản lý mua sonphấn,nhờĐạiAnmangvào.ĐạiAnđứngngoàiréogọi:

-ChịHuệLiênơi,muasonphấn thì rađâymà lấy,mangvào thoađánhchonóđẹp.

HuệLiênbướcraxỉaxói:

-Thằngkhốn, làmgìmàồnào lênvậy?Đây làNgũnươngsai taomua,chứcóphảitaomuachotaođâu,màydámbảoNgũnươnglàmuasonphấn làmđẹpphảikhông?Để taomáchNgũnươngchomàcoi.

ĐạiAnbảo:

-ViệcgìchịcứphảiđemNgũnươngradọatôivậy?Này. tửtế thìmuốnmuabángì tôicòngiúp,chứkhông thì từnayđừngcóhòngmànhờtôi.HuệLiêndịugiọnggọiĐạiAnvào,nhờmuacácvậtdụngkhác, rồiđưaramột thỏibạcnặngbảy tiềnnămphân.ĐạiAncầmbạc,cứlậtqualậtlạimàcoi,HuệLiênbảo:

- Thằng khỉ, cầm bạc rồi không chạy đi lo việc cho người ta, còn

đứngđómànhìnngắmcáigì?Coicáimắtmàynhìntiềnnhìnbạccũngđủbiếtmày tham lam,cỡmàybanđêmbanhômchómánóngủquênlàmàydámvàonhàngườitaăntrộmlắm.

ĐạiAnbảo:

-Ăntrộmhaykhôngthìkệtôi,cóđiềulàthoibạcnàytôithấyquenquá,giốngnhưbạccủagiagiavậy.Hômnọsaukhimuabán,cònthừaítbạc,bảotôiđếmrồicấtđi, tôinhớđúng là thứbạcnàychớkhôngthểsai.

HuệLiênmắngát:

- Này thằng khốn chớ nói bậy, tiền bạc thế gian thiếu gì, bạc nàochẳnggiốngbạcnào,bộchỉmìnhgiagiacóthứnàythôihaysao.Màbạccủagiagialàmsaotalạicóđược.

ĐạiAnbảo:

-À,cáiđóthìtôiđâucóbiết.

Huệ Liên định sấn tới đánh,Đại An cầm bạc chạy ra đưa cho gianhânkháclomuabán,tiềndưthìgiữlạimàkhôngtrả,HuệLiêngọivàbảo:

-Tiềnthừađâusaokhôngtrảchotao?

ĐạiAncười:

-Tiềnnàykhôngphải tiềncủachị,cònthừathìchịcũngnênđểtôimuabánhănchứ.

HuệLiênbảo:

-Cứđưađâychotaocoicònbaonhiêurồitaocho.

ĐạiAnđưatiền,HuệLiêncầmlấyđếmrồilấyramộtítchoĐạiAn,cònbaonhiêuthìgiắtvàolưng.

TừđóHuệLiên luôn luôncónhiều tiền, thườngsắmmuaquầnáo,

đồtrangsứcquantrọng,lạithườngđứngởcổngchờcáchàngquàđingangmuaăn,khôngnểnangedègìcả,nhiềukhicònmuathậtnhiều,chiachocácgianhâncùngăn.HuệLiênănmặcchảichuốt,áo tay rộngnhưchủnhà,quầndài lếtphết, thoasondồiphấn,càitrâmvàngthoabạc,ănxàirộngrãi,mỗingàytốncảhaibatiền.TấtcảđềudoTâyMônKhánhlénlútđưacho.HuệLiênlạikhônngoan,biết Kim Liên hiểu rõ chuyện riêng củamình thì ngày ngày quanhquẩnbênKimLiên,hầuhạ từng ly từng tý,nịnhhótđủđiều.Hàngngày thườngcùngKimLiênvàBìnhNhiđánhcờ,đánhbàigiải trí.ThảnghoặcTâyMônKhánh tình cờ tới thiKimLiên choHuệLiênngồi cạnh uống rượu chuyện trò. Phận sự chính của Huệ Liên làcùngNgọcTiêuhầuhạNguyệtnương,nhưngmỗingàychỉđảoquachoNguyệtnươngthấymặtrồilạisangvớiKimLiên...

Hồi25

NỮGIANHÂNKIÊULỘNG

LúcđólàtiếtNguyêntiêu,dângianvuichơisuốtđêm,đènđuốcrựccảmộthuyện.TâyMônKhánhcũngchotreođèn,chưngdọntrongnhà.Sangngàymười sáu thì chodọn tiệc lớnđể cảnhà cùng vuisay.TâyMônKhánhvàNguyệtnươngngồi trên,đám tiểu thiếpvàcongái làTâyMônđạithưphânngôithứngồibêndưới.BọnXuânMaibốnngườiđànhátgiúpvui.Mọingườiđềuănmặcáogấmthêu,trangđiểm rực rỡ,đènnến lung linhmuônsắc, cảnhnhà lộng lẫy,đànháttưngbừng.ConrểlàTrầnKínhTếcũngđượcngồicuốibàntiệc.Trênbàn,rượungonđủloại,mónănsơnhàohảivịkhôngthiếuthứgì.HuệLiênvàđámahoànchạynhưđèncùxungquanhđểrótrượu.MấygianhânnhưLaiAn,HọaĐồng...đứngngoàihâmrượuhoặc túc trựckhiđượcgọiđến.Trênbàn,quamấy tuần rượu,cácbìnhrượuđãhơivơi,HuệLiênchạyragọirượu,nhưngkhôngthấygianhânnào,bènlớntiếng:

- Lai An đâu,HọaĐồng đâu,mau đem rượu nóng lên,mấy thằngchếtđâmkhôngbiếtđiđâumấtrồi,chẳngthấyđứanàoởđâycảthếnày.

LátsauHọaĐồngmớihâmrượuđemlên.TâyMônKhánhmắng:

-Đồkhốnkiếp,saokhông túc trựcởngoài,điđâuhếtcảvậyHọaĐồngluiragâysựvớiHuệLiên:

-Chúngtôiởngoàinàychứđiđâumàcáimiệngchịcứongónglênđểgiagiachửichúngtôi?

HuệLiênđáp.

-Trêntiệccầnrượusaokhônghâmsẵnđểgọiđếnlàcóngay?Giagiakhôngchửibọnbaythìchửiai?

HọaĐồnglạinói:

-Hànhlangngườitađãquétsạchsẽnhưthế,màchịvừahầuviệc,

vừacắnhạtdưarồibỏvỏđầyrađây,giagiathấylạichửichúngtôi.

HuệLiênbảo:

-Đằngnào thì látnữa tiệcxongmớiphảiquét,màymuốnsạch thìmàyquétđi,khôngquétthìbảođứakhácnóquét,chếtchócgì.Màgiagialỡcóchửithìmàyrángmàchịuchứsao.

HọaĐồngnói:

-Thôiđi,chúngtôibiếtchịbâygiờghêlắmrồi.

Nóixongimlặngcầmchổiquétvỏhạtdưangoàihànhlang.

Trênbàntiệc,TâyMônKhánhthấychungrượucủaKínhTếđãcạn,liềnbảoKimLiênrótKimLiênbướctớicầmbìnhrượurótvàochungcủaKínhTế,liếcmắtmỉmcườimàbảo:

-Hiềntếà,theolờigiagia,tôixinrótmời,xinuốngcạn.

KínhTếkínđáoliếclạiKimLiênmànói:

-XinNgũnươngcứđểtựnhiên,từtừcháusẽuống.

KimLiênnângchungrượulên,KínhTếđưatayratiếp.KimLiêncốýbấmnhẹvàobàntayKínhTế.KínhTếmộtmặttiếpchungrượu,mộtmặtnhìnmọingườirồilấychânđạpnhẹvàochânKimLiên.

KimLiênmỉmcườicúixuốnggắtnhỏ:

-Đồquỷ,khôngsợmọingườithấyhaysao?

Mọingườitrênbàntiệcmảinóicười,khôngaiđểý,chỉcóHuệLiênđứngcắnhạtdưaởngoài,lànhìnthấyrõràng,bènnghĩthầm:

"Gớm thật, thếmà bây giờmìnhmới biết. Được rồi, để ngàymaimìnhsẽtính".

Látsau,gianhânvào thưa làỨngBáTướcsaingười tớimờiTâyMônKhánhraphốthưởngngoạnhộihoađăng.TâyMônKhánhbảo

Nguyệtnương:

-Cácnàngcứvuivẻ,tađếnnhàỨngnhịcadựtiệc.NóixonggọiĐạiAnvàBìnhNhiđitheo.

Mọingười tiếp tụcănuốngvuivẻ.Ngoài trời,mộtgiảingânhà lấplánh,tinhtúrựcrỡtrênnềntrờitrongxanh,vừngtrăngtrònvàsángnhôlêntừphươngđông,rọiánhsángbàngbạcvàophòngtiệc.

Látsauteictàn.NguyệtnươngvàKiềuNhi,TuyếtNga,TâyMônđạithưaivềphòngnấy.Ngoàinày,KimLiênbảoNgọcLâuvàBìnhNhi:

- Hôm nay gia gia chắc không về đâu, chúng mình xin phép Đạinươngraphốngắmcảnhhoađăng.

HuệLiênđứngcạnhnói:

-Cácnươngnươngcóđixinchotôitheovới.

KimLiênbảo:

-Nếu ngươimuốn đi thì vào xin phépĐại nương, rồi hỏi xemNhịnươngcómuốnđikhông.Chúngtađứngđợingoàinày.

HuệLiênvộiquayvào.NgọcLâubảo:

-Nóănnóikhôngragìđâu,đểtôivàoxinphépchotửtế.

BìnhNhinói:

-Tôithìphảichạyvềphònglấythêmáokẻosợlạnh.

KimLiêndặn:

-Lụcthưthưcóáolạnhchotôimượnmộtcái,tôikhỏiphảivềphòng.

BìnhNhi gật đầubước ra.Chỉ còn lạimìnhKimLiên, trong khi dóKínhTếđangngắmhoaởngoài.

KimLiênnhìnmộtvòngthấyvắngvẻkhôngngười,bènbướctớigần,

đểtaylênvaiKínhTếmàbảo:

-Mặccómỗicáiáonhưthếnàymàkhôngsợlạnhhaysao?

KínhTếcười:

-Ngũnươngcóthươngtôilạnhthìbanchotôimộttấmáođi.

KimLiêncũngcười:

-Đồquỷ,lúcnãyđạpcảvàochânngườita,ngườitachưanóigì,bâygiờcảganxinquầnáonữa.

Tôikhôngphảilàngườinàyngườinọcủahiềntếthìlàmsaotôichoquầnáođược.

KínhTếnói:

-Ngũnươngkhôngchothìthôi,việcgìphảinóinhưvậy?

KimLiênhỏi:

-Nóinhưvậyrồicósaokhông?

KínhTếđáp:

-Ngũnươngnóinhưvậylàmchotôisợchứsao.KimLiênnguýtdài:

-Đồyêuđồquỷnhưvậymàbiếtsợgì,chỉgiảvờ.

HaingườiđangnóichuyệnthìNgọcLâuvàHuệLiênbướcra.NgọcLâunói:

-Đạinươnguốngrượuhơinhiềunênkhôngđi,bảochúngmìnhcứđi,rồinhớvềsớm.KiềuNhihơimệt,nênkhôngđi.TuyếtNgathấyĐại nươngkhôngđi thì sợmàởnhà.Nhưvậy là chỉ cóba chúngmìnhđimàthôi.

KimLiênbảo:

- Ba chúngmình đi cũng được chứ sao. gia gia về cómắng cũngchịu. Bây giờ thì bảo XuânMai, Ngọc Tiêu, Nghênh Xuân và LanHươngđitheobọnmìnhchovui.

TiểuNgọctừtrongchạyranói:

-Đạinươngkhôngđi,cácnươngnươngchotôiđivới.

NgọcTiêubảo:

-Cũngphảivàothưamộtcâuchứ.Maulên,chúngtôiđợi.

TiểuNgọcchạybayvàotrongxinphéprồitươicườiđira.HuệLiênănmặcsangtrọng,trangđiểmcựckỳlộnglẫy,bướcragặpKínhTếliềnbảo:

-Côphunênởnhà,đợitôi,tôiđimộtlátvềngay.

KínhTếbảo:

-Tôicũngđitheochứ.

HuệLiêncóýtrêutứcKimLiênbènbảo:

-Khôngnghelờitôithìtôigiậnchomàxem.

LaiAnvàHọaĐồngđượcgọirađemđènđitheo.KínhTếcũngcỡingựacùngđi.Trănglêncao,ánhsángvàngvặc,mọingườikéonhaurađường.Ngoàiđường,đènhoađủloạitreotrướccửanhàhaibênđưòng lấp lánhnhưsaosa,ngườiđiđườngđôngnhưnướcchảy,traithanhgáilịchdậpdìu,xengựanốiđuôi,tiếngđànhát.tiếngcườinóihuyênnáocảmộtvùng,quangcảnhđêmxuân trăngsáng thậtmuônphầnnáonhiệt.Ngườiđiđườngthấymộtđoànmỹnhândạophố,xungquanhcócácahoàn,trướcsaucógianhân,thìtưởngđâulàgiaquyếncủabậccônghầu.Dânchúngkhôngdámnhìnthẳng,lạinhườngđườngchođi.

HuệLiênluônluônđicạnhKínhTế,luônmiệngnói:

-Côphuđốtpháobôngchotôicoiđi.

Hoặclà:

-Côphu,đốtmộtcâypháothăngthiênchotôixemđi.

Hoặclà:

-Côphu,đốtthửmộtbánhpháoNguyêntiêuđểtôinghexemcónổlớnhaykhông...

Thôithìđủchuyện,nhiềulúcHuệLiêncònđisátvàongườiKínhTế.NgọcLâuhơikhóchịu.LátsauHuệLiênbảolại:

-Kìacôphu,coichừnglấmhàitôibâygiờ.

NgọcLâubựcmìnhhỏi:

-Hàigìmàquýgiávậy?

NgọcTiêuđápthay:

-HuệLiênmanghàicủaNgũnươngnênsợbẩn.

NgọcLâubảo:

-GọinólạiđâychotacoicóphảilàhàicủaNgũnươngthậtkhông.

KimLiênbảo:

-Hômquanócóhỏixemmấyđôihàicủatôi,ngờđâudámhỗnláolấymangbaogiờkhôngcơchứ.

HuệLiêntới,imlặngnhẹkéoốngquầnlên,NgọcLâuthấyđólàmộtđôihàimàuhồngthêukimtuyếtrấtmới,khôngphảilàcủaKimLiên,thìcũngimlặngkhôngnóigì.

LátsaumọingườitớichợđènởđườngSưTử.KimLiênbảo:

-ChúngmìnhghévàonhàcủaLụcthưthưchơiđi.Gianhânđitrướcrẽvàogọicửa.Phùngmamađãnghegọi, lậtđậtracổngmờimọi

ngườivào,mộtmặtchođốtđènlồng,đunnướcphatrà,mộtmặtchoahoànđembìnhrangoàiphốmuarượu.NgọcLâuthấyvậybảo:

-LãoPhùngkhỏisaingườiđimuarượulàmgì,chúngtôiởnhàđãănuốngnosaycảrồi,bâygiờlãocótràchouốngthìtốt.

KimLiênbảo:

-Màmuốnmờiuốngrượuthìphảicóđồănngonmớiđượcchứ.

BìnhNhinói:

-Được rồi, để tôi bảomua rượungon rồimuacảđồăn thật ngonnữa.

NgọcLâucườibảoBìnhNhi:

-ĐừngnghelờiNgũnương,Ngũnươngnóiđùađấymà,cótràchouốnglàđượcrồi.

Phùngmamatừnãyvẫnđứngyênchờquyếtđịnhcủamọingười.BìnhNhibảo:

-Khôngđiđicònđứngđâylàmgì?

Phùngmamanói:

-Đểtôibảohaiconkhốnkianólo.

NgọcLâuhỏi:

-Haiđứalàdonhànàobánvậy?

Phùngmamanói:

-Mộtđứa làcủanhàphíabắcgầnđây,nămnaymườiba tuổi,chỉcầnbánvớigiánăm lạng.Đứakiavốn làvợgianhâncủanhàhọUông,têngianhânđótrốnđi,nóbịđánhchửirồinhờbánđi,nóigiálàmườilạng.

NgọcLâubảo:

-Cóngườimuốnmua,chịuthưởngcholãoíttiền,lãobánkhông?

Phùngmamamừngrỡ:

-Tấtnhiên,nhưngaimuốnmùavậy?Xinmáchcho tôi với.NgọcLâubảo:

-NhịnươngởnhàhiệnchỉcóconNguyênTiêukhôngđủđểsaibảo,đangcầnmộtđứalớnhơnbiếtlàmăn,lãocóthểđembánđứalớnkiachoNhịnương.Mànóbaonhiêutuổivậy?

Phùngmamađáp:

-Nămnaynómườibảy.

Nóixongchayvàođemtràramờimọingười.TrongkhiđóXuânMai,NgọcTiêuvàHuệLiênlênlầumởcửabaolơnnhìnxuống.KínhTếđứngdướiđườngbảo:

-Muộnrồi,nênvềnhàthôi.

KimLiêndướinhàngheđượcbảo:

-Cáithằngthật,cứgiụcvềhoài,thôicũngnênvềthìhơn.

NóixonggọibọnXuânMaiuốngrồicùngmọingườiđứngdậybướcra.Phùngmamatiễnmọingườiracổng.BìnhNhiquaylạihỏi:

-HômnayđếnlượtBìnhAnphảicoinhà,saokhôngthấynóđâu?

Phùngmamađáp:

-Giờnàyvẫnchưathấytới.Nhiềuhômnóđếnmuộnlắm,nửađêmnửahômcũngphảiramởcổng.

LaiAnnói:

-HômnayBìnhAntheogiagiatớinhàỨngnhịgiamà.

BìnhNhibảo:

-Vậy thìchắchômnaynókhông tớiđâu,mamađóngcửađingủsớmđirồisángmaiđemconnhỏđótớigặpnhịnương.

Nóixongbướcracùngmọingườivềnhà.VềtớicổngthìnghetiếnglãobộcHànbàđangmắngcondâu:

-Chồngnóphải lochănngựa,nótheongườitađichơi,uốngrượusayrồivềnhàbảolàcóngườivàophòngăncắpđồdạccủanó,bâygiờrượusayngồiđầugiómàmắngchửiaiđây?

Mọingườiđềungừnglại.KimLiênbảoLaiAn:

-NgươivàogọicondâucuamụHànrađây.LaiAnchạyvào,Hàntẩutẩubướcraváidàimọingười:

-Kínhxinbavịnươngnươngnghetôithưarõđầuđuôi.

Thế làmồmnămmiệngmườikê lểconcàconkê.NgọcLâucùngmọingườichoíttiềnrồibảoLaiAnđưavàonhà.TrongkhiđóKínhTếvàHuệLiênđứngxaxacườigiỡnvớinhau.Hàntẩutẩuváichào.

KimLiênbảo:

-Đượcrồicứvàonhàđi,đểmaitanóilạivớigiagiacho.

MọingườivàotớitrongthìvợcủaBônTứ,làngườiloviệcmuabáncácthứtrongnhà,chạyraváichàorồicườithưa:

-Bavịnươngnươngmớiđichơivề,nếucácnươngnươngkhôngchêthìxinghénhàchúngtôidùngchungtrà.

NgọcLâubảo:

-Thôicũngmuộnrồi,cảmơntẩutẩu,đểkhikhác.

VợBônTứthưa:

-Cácnươngnương làchủ,nhưngchẳng lẽ lạichê lòng thànhcủagianhânhaysao?

Đoạn nhất địnhmời bằng được. Ba người bước vào nhà Bôn Tứđược mời ngồi tại phòng ngoài, trước bàn thờ Quan Âm Bát tiênvàbànthờQuanCông.VợBônTứgọiđứacongáilớnmườibốntuổiralạychàobangườirồiđemtràlên.Bangườiđềuchotiền.VợBônTứcảmtạkhôngngớt.Mỗingườiuốngmộtchungtràrồiđứngdậybướcra.LaiHưngđemđènrarướcvào.KimLiênhỏi:

-Giagiavềchưa?

LaiHưngđáp:

-Thưachưa.

Mọingườiaivềphòngnấy.KínhTếcònnóiđùavớiHuệLiênmấycâurồimớichiatay.Hômđómãitớicanhtư,TâyMônKhánhmớivềnhà.

Hômsau,KínhTếdậysớm,ănmặcchỉnhtề,nhưngkhôngra tiệmthuốc, mà lại vào nhà lấy cớ là thỉnh an Nguyệt nương. NguyệtnươngđangthắphươngtrênphòngthờPhật,KimLiênvàKiềuNhiđangngồiuốngtrà.KimLiênthấyKínhTếthìbảo:

- Trần hiền tế gớmquá, tối qua chỉ theo sát cười đùa với con gianhânđó,đểrồiĐạinươnglễphậtxong,tôisẽthưachuyệnđểxemhiềntếtrảlờirasao.

KínhTếnói:

-Tốiqua thìcháucũngnhưgianhân theoNgũnươngmà thôi, lúcNgũnươngvàocănnhàởđườngSưTửthìcháuphảiđứngngoài,cũngcựckhổlắmchứ,vuivẻgìmàđùagiỡn.

Đangnói thìNguyệtnươngbướcvào.KínhTếđứngdậyváichào.Nguyệtnươnghỏi:

-TốiquatạisaoHàntẩutẩusayrượuchửimắnglungtungvậy?

KínhTếđáp:

-NgheđâulàHàntẩutẩuđichơiuốngrượu,lúcvềnhàthìnóilàmấtđồđạcchonênmớiragiữatrờikhóclócchửimắngvuvơ.Sángnayôngchồngvềđánhchomộttrậnrồi.Giờnàycũngchưachịudậy.

KimLiênnóitiếp:

-Nếuchúngtôikhôngchotiềnrồibảovàonhàthìlúcgiagiavềbắtgặpcóphảilạilôithôikhông.

NgọcLâu,BìnhNhi,TâyMônđạithưcùngtớiuốngtrà.Látsau,TâyMônđạithưgọichồngvàophòngriêngmắng:

-Đồvô liêmsỉởđâuấy, cảbuổi tối hômquacợt nhảvới congianhân vợ thằngLaiVượng.Gia giamàbiết thì condâmphụđónókhôngviệcgìđâu,cònchàngthìkhôngcóđấtmàchôn,tôinóitrướcchomàbiết.

KínhTếimlặng.

- Tối hôm trước, khi về nhà khuya, Tây Môn Khánh vào nghỉ tạiphòngBìnhNhi,mớithứcdậythìgianhânvàothưalàcóKinhThiênhộ, mới được thăng chức Binh mã Đô giám, tới thăm. Tây MônKhánh vội khăn áo chỉnh tề ra phòng khách tiếp chuyện Kinh Đôgiám.TrongkhiđóTiểuNgọcvàNgọcTiêuđangchơi tròbúnghạtdưaởnhàsau,cãinhauầmỹrồigọiHuệLiêntớiphângiải.ĐanglúcđóthìBìnhAnđượcTâyMônKhánhsai lấy tràđãikhách.BìnhAnchạyxuốngbảoHuệLiênphatrà.HuệLiênbảo:

-TôiởđâychỉcóphậnsựtrànướcĐạinươngmàthôi,còntrànướccho khách khứa thì anh phải xuống bảo nhà bếp lo. BìnhAn chạyxuốngbảonhàbếpphatrà.ĐầubếplàHuệTường,vợLaiBảo,đáprằng:

-Lạchưa,tôiởđâychỉcóphậnsựlàmcơmvàthứcăn,cònviệctrànướcđãikháchthìphảibảocácahoàncủaĐạinươnglochứ.

BìnhAnnói:

-Tôicónóivớihọrồi,nhưngchịHuệLiênbảolàphậnsựcủanhàbếp.

HuệTườngmắng:

-Conkhốnđógớmthật,nónhậnnólàgianhâncủaĐạinươngthìphảilotrànướcđãikháchcủađạigiachứsaolạibắttao.Taohàngngày làmcơmchobaonhiêungườiăn,còntaychânnàomàlo tràvớinước.Ngươiđibảonólo,ởđâytaokhônglođược.

BìnhAnnói:

- Kinh lão gia tới chơi từ nãy tới giờmà chưa có trà, chậm trễ thìtránhsaokhỏibịgiagiachửimắng.

HuệTườngbảo:

-Mặckệ,taokhôngbiết.

Đôibêncứđẩyquađẩylại,NgọcTiêuphảivàophòngNguyệtnươngróttràchoBìnhAnđemra.

TâyMônKhánh thấy quá lâu, lúc đem ra thì trà nguội khônguốngđược,bènmắngBìnhAn:

-Trànguộithếnàymàmàydámđemlênhaysao?Cóđemxuốngđổitrànóngkhông?

BìnhAn lui ra thìKinhĐôgiámcũngcáo từravề.TâyMônKhánhhầmhầmbướcvàohỏi:

-Hômnayđứanàolotrànước?

BìnhAnthưa:

-ChịNgọcTiêuđemra,khôngbiếtnơinàolo.

TâyMônKhánhvàobảoNguyệtnương:

-Nàngtrahỏixemđứanàodướibếplotrànướchômnay,kêunóra

đánhchonómộttrận.

TiểuNgọcđứngbênthưa:

-HômnaychịHuệTườnglonhàbếp.

Nguyệtnươngngạcnhiên:

-Saonólạilàmănnhưvậy?Trànhưthếnàymàdámđemlênsao?Ngươigọinólênđâychota.

HuệTườngbướclênquỳngoàithềm.Nguyệtnươngquát:

-Ngươimuốnănbaonhiêuroiđòn?

HuệTườngkhóclóc:

-Hômnay tôi bận quá, bao nhiêu việc phải làmnên quả là khôngrảnh.

Nguyệtnươngmắngmấycâurồibảo:

-Thôihômnay ta thacho,nhàbếpbậnnhiềuviệc thì từnay taấnđịnhrõlàkhicókhách.NgọcTiêuvàHuệLiênphảilotrànưóoc,cònnhàbếpthìchỉlocơmnướcmàthôi.

HuệTường lạy tạ rồivàobếp.SauđóchờchoTâyMônKhánhcóviệcđikhỏinhà.HuệTườngliềntìmgặpHuệLiên,chỉthẳngvàomặtmàmắng:

-Condâmphụkhốnkiếpkia,màycũnglàhạngtôiđòitrongnhànày,nhưngmàycóthờicóvậnnênđượclàmnhữngviệcnhẹnhàngsạchsẽởnhàtrên,taokhôngmayphảilàmviệcnặngnhọcdơdáyởnhàbếp.Mỗingườimộtviệcrõràng,tạisaomàylạibảotaophảinấutràđãikhách?Màycậymàymỹmiềunõnnườngchăng?Haylàmàymuốnlàmbàchủ?Màdùmàycólàgìchăngcữathìtaocũngchẳngsợmày.

HuệLiênnói:

-Chịviệcgìphảiồnàolênvậy?Chuyệnđâucòncóđó,giagiavàĐạinươngrầymắngchị,saochịlạivặctôi?

HuệTườngxỉaxói:

-Việcđólàviệccủamàymàmàylạisaitao.Taocólầmlỗigìđâu,haylàmàymuốntaophảibịđánhđònthìmàymớihảdạ?Taonóichomàybiết,cáithứmàykhôngaicònlạgìđâu,đượcvàođâyđừngcólàmphách.Màyxấutốtthếnào,aicũngbiếthếtcảrồi.

HuệLiênBảo:

-Chuyệncủatôilúctrướcnaybâygiờthếnàocũngmặctôi,khôngănthuagìđếnchị,chịcũngnênvừavừathôichứ.

HuệTườngnói:

-Taochẳngviệcgìphảivừavừavớithứmày,màyđâucóhơntaocáigìđâu,vậymàmàyỏnthótvớicácnươngnương,rồilênmặtvớimọingười.HuệLiênbảo:

-Tôichẳngỏnthót,chẳnglênmặtgìcả,chịmuốnghéttôithìghét,tôikhôngsợchịđâu.

HuệTườngbảo:

-Phảimà,chủnhàmàmàykhôngsợthìmàycònsợai.

Hai người đang đấu khẩu thì Tiếu Ngọc mời Nguyệt nương tới.Nguyệtnươngmắng:

-Haiconkhốnkia làmgìmàầm lênvậy?Nhànàycóphải lànơichúngbâymuốnlàmgìthìlàmđâu.CòncáiconHuệTườngkianữa,hồinãyđãthakhôngđánhmày,bâygiờmàymuốnănđònhaysao?

HuệTườngnói:

- Tôi có chịu đòn cũng bằng lòng, nhưng tôi không chịu thua conkhốnkiếpdâmphụnày.

ĐoạnquaysangHuệLiênmàmắng:

-Taokhôngsợmàyđâu,taodámchếtđểănthuavớimàyđó,cùnglắmlàrakhỏinhànàymàthôi.

Saulầnđấukhẩuđó,HuệLiêncậyđượcTâyMônKhánhyêuquý,lạicàng kiêu lộng, lớn bé trong nhà đều không coi ra gì. Hàng ngàythườngcùngKimLiên,NgọcLâu,BìnhNhi.TâyMônđạithưvàbọnXuânMaivuichơiđùagiỡn.

Hồi26

NGƯỜICHỒNGTRỞVỀ

Tiếthoađăngđãqua,tiếtthanhminhsắptới,TâyMônKhánhđượcbọn ứng Bá Tước, Tôn Thiên Hóa rủ đi chơi. Trước đó NguyệtnươngđãchodựngmộtcâyđutạihoaviênđểnhữnglúcTâyMônKhánhkhôngcónhàthìcùngđámtiểuthiếprađuchơinhântiếtxuânấmáp.HômđóTâyMônKhánhđikhỏinhàthìNguyệtnươngcùngđámtiểuthiếpkéonhaurahoaviên.NguyệtnươngvàNgọcLâulênđumộthồirồibảoKiềuNhivàKimLiênlênđu.KiềuNhitừchối,nóilà trongngười khôngkhỏe.Nguyệtnương lại bảoBìnhNhi vàKimLiênlênđuNgọcLâubảo:

-Đểtôicùnglênchovui.

Bangười leo lêncâyđu.NguyệtnươngsaiXuânMaivàHuệLiênđẩyvàicáichocóđà.KimLiênvuithíchcườikhanhkhách.Nguyệtnươngbảo:

-Đừngcườivội, látnữađubổngchóngmặt,chưabiết rơivàonơinào,lúcđóthahồmàcười.

KimLiênvẫncườimànhúnnhảylấyđà.Khôngngờmiếnggỗdướichânquá trơn,KimLiên lạiđigiầycao,nên trượtchânngãxuống,maylàcònnắmchắcđượccáidây.Mọingườihoảnghốtkìmđulại.

NgọcLâubảo:

-Mayquá,chưaviệcgì.

Nguyệtnươngbảo:

-Tôiđãnóimà,cười làkhôngđược.Phàmđánhđukhôngbaogiờđượccười,cườithìchânmìnhnómềmđirấtdễtrượtchân.Hồitôicòncongáiởnhà,vườnbêncạnhcủaChuđạiquancũngcómộtcây đu như thế này, hômđó vào tiết tháng ba.Chu tiểu thư rủ tôicùng vài người bạn gái tới đu chơi.Chu tiểu thư bước lên cây đucũngcườikhanhkhách,rồitrượtchânngãngồixuốngthanhgỗdưới

chân, hai chân xoạc rahai bên.Về sauChu tiểu thư lấy chồng, bịchồng chê là không còn con gái nữa, rồi trở về nhà chamẹ. Đấyđánhđumàcườinguyhiểmnhưthếđó.Chonêntừnayvềsaucóđánhđuthìkỵnhấtlàcườivậy.

KimLiêngậtđầurồinói:

-HồinãytạiTamnươngđó,bâygiờđểtôivàLụcnươngđuthôi.

Nguyệtnươngbảo:

-Đượcrồi,lầnnàythìnhớcẩnthận,đểbảoXuânMaivàNgọcTiêunóđẩycho.

HaingườiđangđánhđuthìTrầnKínhTếtừngoàivàocườibảo:

-Đánhđuvuivẻquánhỉ.

Nguyệtnươngbảo:

-Hiềntếđếnthậtđúnglúc.Mấyđứaahoànnóyếusứclắm,hiềntếlạiđẩychohainươngnươngđi.

KínhTếngầnngừmộtlátrồibảo:

-Đượcrồi,đểtôiđẩycho.

Nóixongcởiáongoài,bướctớicâyđu,kéonhẹỐngquầnKimLiênmàbảo:

-Nươngnươngđứngchovững,tôiđẩynhé.

Đoạnlấyhếtsứcmàđẩy,chỉchốclát làbànđubaybổnglên,BìnhNhịsợquákêulên:

-Caoquárồi,đừngđẩynữa,tôisợlắm.

KínhTếđứngdướingửamặtlên,nhữngốngquầnrộngcủaBìnhNhivàKimLiênbayphấpphới,đểlộnhữngbắpchântrắngnõn,KínhTếnhìnmộtchútrồibảo:

-Đừngsợ,đừnghoảnghốt,khuỵuchânxuốngbâygiờ,đểtôihãmbớtlại.

BìnhNhikêulên:

-Chântôimuốnxụmrồiđâynày.

KínhTếbảo:

-Làmgìmàcuốnglênvậy.

Nóixonghãmdâyđu lại.KimLiênvàBìnhNhibướcxuốngsửa lạixiêm y.NgọcTiêu vàHuệ Liên bước lên cây đu.Huệ Liên hai taynắm chắc dây đu hai chân nhịp nhàng nhún theo nhịp đu. Bàn đubổngdần,bổngdần,caotít.Xiêmy,dây lưngbayphầnphật, trôngchẳngkhácnàonàngtiênbaylượntrênkhông.Nguyệtnươngngắmmộtlúcrồibảomọingười:

-Đónhưnómớilàbiếtđánhđu.

Mọingườithayphiênnhauđánhđu,cuộcgiảitrívôcùngvuivẻ.

LạinóivềLaiVượngsaukhitớiHàngChâu,gặpViênChứcTạo,lomua vải lụa, may đủ các loại quần áo, đóng vào rương rồi mướnthuyềnchởvềThanhHà.Tớinơi,LaiVượngvềngaynhà,vàotrongchẳngthấyai,chỉthấyTuyếtNgađangchỉhuyđámahoànlàmbếp.LaiVượngbènváichào.TuyếtNgamỉmcười:

- Ngươi đã về đấy à ? Bấy lâu đường trường gian khổ, thật tộinghiệp.

LaiVượnghỏi:

-ChẳnghaygiagiavàĐạinươngđâu?

TuyếtNgađáp:

-Gia gia thìỨngnhị giamời đi rồi, cònĐại nương và các nươngnươngthìđangđánhđutronghoaviên.

NóixongsaiahoànrótmộtchungtrànóngmờiLaiVượngrồihỏi:

-Ngươiđãănuốnggìchưa?

LaiVượngtiếplấychungtràđáp:

-Tôi cũngchưacầnănuốnggì, chỉ vàochàonươngnương rồi đitắmchokhỏe.À,vợtôiđâusaokhôngthấygiúpnươngnươnglàmbếp?

TuyếtNgacườinhạt:

-Vợngươibâygiờkhôngnhưlúctrướcđâu.Bâygiờvợngươihàngngày chỉ cùng các nương nương đánh cờ đánh bài đánh đu hoặcuốngrượuvuichơichứđâucònđầutắtmặttốitrongbếpnhưtrướcnữa.

LúcđóTiểuNgọcđãrahoaviênbáochoNguyệtnươngbiết.Nguyệtnương trở về phòng, Lai Vượng hay tin bèn tới lạy chào. Nguyệtnương hỏi qua công việc và chuyện đi dường, rồi sai rót rượuthưởng.Huệ Liên cũng vào, đứng hầu bên cạnh. Lai Vượng uốngrượuxong,Nguyệtnươngbảo:

-Thôi,ngươimệtnhọccầnphảinghỉngơi,bâygiờtắmrửachokhỏerồicứnằmtrongphòngmànghỉngơi,chừngnàogiagiavềhãyhay.

Lai Vượng vái chào, lui về phòng riêng. Huệ Liên đi theomở cửaphònglấynướcchochồngtắmrửa.Sauđóxếpdọnhànhlýquầnáochochồng.LaiVượngtắmxongcởitrầnbướcra.HuệLiênbảo:

-Điítlâuăngìmàmậpravậy.

Đoạnxuốngdọncơm,haivợchồngcùngăn.ĂnxongLaiVượngngủmộtgiấc, lúc thứcdậy thì trờiđãchiều.LátsauTâyMônKhánhvềnhà.LaiVượnglênlạychàorồinói:

-Các loạiquầnáođềuđãmayxong,vàđúngnhư lờigiagiadặn,hiệnđóngthànhbốnrươngdùngthuyềnchởvề.

TâyMônKhánhvuivẻlắm,thưởngchonămlạngbạc,LaiVượngtrởvềphòng,soạnđồđạcmuariêngđểtặngTuyếtNgagồmcácthứvảilụaquý,cácthứsonphấnsảnxuấttạiHàngChâu.LaiVượngmangquàtớiphòngTuyếtNgamàtặng.TuyếtNgahếtlờicảmơn,rồinóihếtchoLaiVượngnghevềchuyệnHuệLiênởnhà,đoạnnóithêm:

-NhờahoànNgọcTiêulàmliênlạc,cóNgũnươngdungdưỡng,bâygiờvợngươikhông thiếugìquầnáogiàydép,đồnữ trangvà tiềnbạc.Vợngươi thườngsaigianhânmuaquàăn, lạichocảcácgianhânđóăn,mỗingàytiêuphícảhaibatiền.

Laivượngbảo:

-Hèngìhồinãy tôi thấy trong rươngcủanó toànxiêmy tốtvà rấtnhiềuđồnữtrang,tôicóhỏithìnónóilàĐạinươngchonó.

TuyếtNgacườikhảy:

-Đạinươngnàomàsẵncủachonó,giagiachonóchứai.

Lai Vượng cámơn rồi lui ra. Tối hôm đó, sau khi uống vài chungrượu, Lai Vượng mở rương của vợ ra, thấy nhiều lụa quý và nữtrang,bènrũtungrarồihỏi:

-Nhữngthứnàyởđâuvậy?Aichonàng,nàngphảinóithậtra.

HuệLiêncườigiảlả:

-Từhồiđược lênhầuhạĐạinương,Đạinương thấy tôikhôngcóquầnáonênmớichotôiđó.Chứcònaimàchịuchotôibâygiờ.

LaiVượngtrợnmắtquát:

-Condâmphụgiờnàycòndámnóidốihaysao?Đạinươngnàochomày,Đạinươngcũngchomàycảnhữngđồtrangsứcnàynữahaysao?

HuệLiêncãi:

-BộtấtcảnhữngthứnàychỉdomộtĐạinươngchotôihaysao?Bộ

tôikhôngcònbàconthânthíchgìnữahaysao?Mấythứđólàdobàdìtôichotôiđó.

HuệLiênvừadứt lời thìLaiVượngsấn tớigiángchomộtđấmmàbảo:

-Bàdìbàcônào,chỉcóconNgọcTiêunóđemlụachomàymàthôi,nólàdìmàyphảikhông?Này,cóngườiđãnóihếtchuyệnvớitaorồi,đừnghòngchốicãigìnữa.

HuệLiênănđònđauđiếng,bènbùlubùloa:

-Đồvũphu,đồkhốnnạn,vừamớivềtớinhàđãkiếmchuyệnđánhtao,taolàmnêntộitìnhgìmànghelờinhữngquânkhốnnạnởngoàibịađặt,ănkhôngnóicó,rồikhônghỏikhônghan,đánhchửitaothếnày?Rồingườingoàibảomàygiếtai,màycũngnhắmmắtmàgiếthaysao?Taocóphải làhạngngườiđểchochúngnócoi thườngđâu.

LaiVượnghầmhầmkhôngnóigì.HuệLiêndịugiọng:

-Cònxấp lụahoakia thì tôiđãcónóichoanhbiết rồichứcóphảikhôngđâu.Anhcónhớlàhồithángmườimộtnămngoái,tôikhôngcóquần,phảimượnquầncủaNgọcTiêumặchaykhông.ĐạinươngthấytôiquầnáothiếuthốnmớisaiNgọcTiêuđemchotôiđểtôimaymặc.Vậymàanhquên, anhbày đặt chuyệnđểhànhhạ tôi để tôithưavớigiagiaxemgiagiaxửanhrasao.

LaiVượngbảo:

-Đượcrồi,chuyệncủanàngcứđểđó,bâygiờdọngiườngchotôingủ.

HuệLiêndọngiườngmànchănchiếurồileolêntỉtêcùngchồng.LaiVượngnghemộtlátthìbaonhiêutứcgiậntanbiếnhết.Chohayđànbàghêgớmđếnthếlàcùng,màngườiđànôngthì lúcnàocũngbịkhuấtphụcbởimiệng lưỡi đànbà.SánghômsauHuệLiên xuốngnhàsaubảoNgọcTiêu:

-Khôngbiếtkẻnàođã tiết lộchuyệnnàykhiến thằngkhốnnhà tôi

hômquanólàmầmlên,mắngchửitôinữachứ.NgọcTiêucũngthắcmắclắm.LátsauNguyệtnươngsaiNgọcTiêugọiTuyếtNgatớinóichuyện, Ngọc Tiêu tìm không thấy nhưng chợt thấy Tuyết Nga từtrongphòngLaiVượngđi ra, thìđoán làchínhTuyếtNgađã tiết lộchoLaiVượngvềchuyệnHuệLiên,TuyếtNgaxuốngbếp thì thấyHuệLiênđangngồi thái thịt.Haingười cùng im lặng.TrongkhiđóTâyMônKhánhđang tiếpchuyệnKiềuĐạihộỞphòngkhách.ĐạihộtớiđểnóivớiTâyMônKhánh,nhờchạyvớiTháiTháisưchotênbuônmuốiVươngTứPhong,ngườicủaDươngPhủ,bịquanAnphủsứ tốnggiam.KiềuĐạihộđưahaingàn lạngnhờTâyMônKhánhchạygiùm.TâyMônKhánhchogọiLaiVượnglênđể loviệc.NgọcTiêuđểýthấyLaiVượngtừtrongphòngbướcra,thìcàngthêmchắcchắnlàvừarồiTuyếtNgađãtròchuyệncùngLaiVượng,bènnóilạichoKimLiênvàHuệLiênbiết.

Một hôm, Lai Vượng uống rượu say, tụ họpmấy gia nhân lại màmắngTâyMônKhánh,rồinói:

-Tronglúctôivắngnhà,TâyMônKhánhđãsaiNgọcTiêudùngtiềnbạclụalàquyếnrũvợtôi,lạihẹnvợtôirasauhòngiảsơntronghoaviên,rồiPhanKimLiênlạiđứngradungdưỡng.Tôinóithật,tôimàrataythìchỉmộtlưỡidao,giếtconvợkhốnnạncủatôi,giếtluôncảcondâmphụhọPhan,rồi thìmuốnrasao thì ra,đếnchết làcùng.Tôi tưởngcũngchẳngcầnnói ra,vìaicũngbiết rằng,khicondâmphuKimLiêngiếtchồnglàVõĐại,emchồnglàVõTòngkiện,thửhỏinhờailặnlộilêntậnĐôngKinhchạychọtđểVõTòngphảichịuđàylàmlínhthúởMạnhChâu?Nhờaimànóđượcyênlànhnhưngàynay?Vậymàbâygiờnỡlòngnàodẫndụvợtôinhưvậy.Thùnàylàtôiphảibáo.Ngườitathườngnói,mộtvừahaiphảithìthôichứquálắmthìkhôngaichịunổi.

Đámgianhânvìđềuhiểurõchuyệntừlâu,nênkhôngnóigì,vảlạiLai Vượng cũng đang say. Chỉ riêng có Lai Hưng là để bụng. Từtrước,LaiHưngvẫngiữchânmãibiện, chuyên lomua thựcphẩmcungcấptrongnhà,nhờđókiếmchácđượcítnhiều.NhưngtừkhiLai Vượng về nhà, TâyMôn Khánh vì tằng tịu với vợ Lai Vượng,muốnvuốtveLaiVượng,nêngiaochânmãibiệncủaLaiHưng lạichoLaiVượng.DođóLaiHưngcóýthùghétLaiVượng.NgheđượcnhữnglờivừarồicủaLaiVượng,LaiHưngbènngầmtớiđểthuậtlạichoKimLiên.LúcđóKimLiênđangngồinóichuyệnvớiNgọcLâu,

thấyLaiHưngvénmànhthòđầuvàothìhỏi:

-LaiHưngđấyhả?Cóchuyệngìvậy?Giagiahômnayđếnnhàaiuốngrượurồi?

LaiHưngđáp:

-HômnaygiagiacùngỨngnhịgiarangoạithànhchơi.Còntôitớiđâylàcóchuyệncầnthưavớinươngnương,nhưngnươngnươngđừngtiếtlộchoaibiếtlàtôinóimớiđược.

KimLiênhơingạcnhiên:

-Chuyệngìvậy?Cứnóiđi,khôngsaođâu.

LaiHưngthưa:

-ChẳnghiểuLaiVượngđiuống rượuởđâuvề, rồingồingaychỗđông người chửi bới om xòm, sau đó lại còn mắng cả gia gia vànươngnưongnữa.

KimLiênhỏi:

-Thằngchếtđâmđónómắngtanhữnggìvậy?

LaiHưngnói:

-Tamnươngđâycũngkhôngphảiaixalạnêntôimớidámnói,LaiVượngbảolàgiagiasainóđixalàđểchiếmđoạtvợnó.NólạibảoNgũnươngdungdưỡngchuyệnnày,chomượnphòngđểgiagiavàvợ nó gặp nhau. Nó dọa rằng sẽ dùng dao giết gia gia và nươngnương. Nó còn nói lúc trước nương nương dùng độc dược giếtchồng,nhờnólặnlộiđiĐôngKinhchạychọtnênnươngnươngmớiyên lành như ngày nay, vậy mà nương nương lấy oán đền ơn,khuyếnkhíchvợnóvàođườngnhơnhuốc.Tôilàngườiănngườiở,thấyvậythìcóbổnphậnbáochonươngnươngđểnươngnươngđềphòngkẻtiểunhânámhại.

NgọcLâunghexongkinhngạcsữngsờ,khôngnóiđượctiếngnào.CònKimLiênthìmặtmũiđỏbừngnghiếnrăngbảo:

-Tavớithằngôndịchđóxưakhôngoánnaykhôngthù,saonólạihạnhụcvàđedọata?Chủnó lăngnhăngvớivợnó thìnó làmgì thìlàmchứsaolạinóiđộngtớita.Nókhôngbiếttalàngườithếnàohaysaomàbảorằngphảinhờnócứumạng.LạidặnLaiHưng.

-Đượcrồi,ngươicứrangoài,giagiacóvềthìngươicứvậymànói:

LaiHưngnói:

-Vâng,nếugiagiacóhỏithìtôisẽthưa.

Nóixongluira,NgọcLâuhỏi:

-CóthậtlàgiagialăngnhăngvớivợthằngLaiVượngkhông?

KimLiênđáp:

-Thìthậtchứsaokhôngthật.Chủnhàđãvôliêmsỉlạigặpconđàytớgớmghê.ConđótrướclàahoàncủagiađìnhTháiThôngphán,sau đó bị đuổi ra rồi làm vợ Tương Thông, chồng chết rồi lấy LaiVượng,nócũnglàhạngthậpthànhrồi.VềnhànàychẳnghiểunóravàoyểuđiệuthếnàomàlãogiànhànàylạisaiNgọcTiêuđemchonóxếplụađểmayquầnáo.RồicáingàymàĐạinươngsangăntiệcbênnhàKiềuĐạihộ,chúngmình thìhợpnhauđánhcờ, lãogiàđiđâuvề,tôimớivàonhàtrong,gặpTiểuNgọcđứngởhànhlanglắcđầuchỉtayrahoaviên.TôirahoaviênthìgặpNgọcTiêungăncản,bảolàgiagiađangởsaungọngiảsơn.TôinghingờlắmmắngNgọcTiêurồibướcvòngrasaungọngiảsơnthìthấylãogiàvớiconkhốnnạntronghốcđá.Conkhốnthấytôithìlỉnhmất,cònlãogiàthìbịtôimắngchomộttrận.

SauđóthìconkhốntìmđếnphòngtôiquỳlạyvanxintôiđừngnóilạivớiĐạinương.Rồilãogiàlạixintôichomượnphòngđểvuivớiconkhốn,nhưngtôivàXuânMaiđâucóchịu, thế làhaingườimớivàotrongngôiđìnhởhoaviênmàởvớinhausuốtmộtđêm.Rồichuyệnđócứtiếptụcchotớinay.

NgọcLâubảo:

-Conkhốnđótrướcmặtchúngmìnhthìquỵluỵhầuhạnhưthếmàbềtronglạigớmghê.Nóichocùng,giagiaviệcgìphảichiếucốđếnthứkẻănngườiởnhưvậy,tìmđâuchẳngcóngườiđẹp.Làmvậythìcònracáigìnữa,nhưvậylàđámgianhântrongnhànàybiếthếtrồicòngì.

KimLiênbảo:

-Nóivậyđâuđược,mộtđànglàgiagiathèmmuốnnóvìnócũngcónhan sắc chứ có phải không đâu, một đàng là nó cũng muốn trởthànhbàchủ,haiđằnghợplạithìaimàngănnổi.Cònchuyệnđóthìbâygiờaikhôngbiết,cáikimtrongbọclâungàycũnglòiranữalà.

NgọcLâunói:

-ChuyệnnàybâygiờmìnhphảitínhthếnàochứthằngLaiVượngđãnóinhưvậy,mìnhbiếtmàmìnhkhôngdámnóira,lỡnóhạđộcthủthìlàmsao.Ngũthưthưà,cólẽmìnhphảinóimớiđược.

KimLiênbảo:

-Chứsao,trừphithằngnôtàikhốnkiếpđólàchatôithìtôimớithachonó.

ChiềuhômđóTâyMônKhánhvềnhà,tớiphòngKimLiên,thấyKimLiênmặthoathiểunãotócmâyrốibời,haimắtkhóctớiđỏlên,bènhỏicănnguyên.KimLiênkhóclóckểhếtđầuđuôivềvụLaivượnghồisáng,rồinóithêm:

-Hiện LaiHưng đã nghe rõ ràng những lời đó.Xét cho kỹ, chàngmưucướpvợnó thìnómưugiếtchàng,cáiđó làđúng rồi.Chànghànhđộnggiantàcóchếtcũngđángđời,nhưngtôicóliêncangìmànócũngđòigiếtcả tôi?Bâygiờchàngkhôngsớmlođềphòngrồigặplúcđêmhômxuấtkỳbấtýnóhạđộcthủthìsao?

TâyMônKhánhhỏi:

-AiđãnóichothằngLaiVượngbiếtchuyệnnày?

KimLiênđáp:

-Đừngcóhỏitôi,cứhỏiconTiểuNgọcthìrõ.Tôikhôngmuốnnóigìnữa.Thằngkhốnđócònbảolàtôidùngđộcdượcgiếtchồng,chànglàngườibàymưu,khôngnhờnóchạychọt thìcảtôivàchàngđâucònđếnngàynay.Nóđãnóiđếnnhưthếchocảdámgianhânnhànàybiết,chàngtínhsaothìtính.

TâyMônKhánhbướcra,tìmLaiHưng,dẫnvàothưphòng,đóngcửalại mà hỏi rõ đầu đuôi. Lai Hưng kể không sót lời nào. Tây MônKhánhchoLaiHưngrarồigọiTiểuNgọcvàohỏi.TiểuNgọccũngnóiđúng như lời Kim Liên. Cho gọi Ngọc Tiêu vào, Ngọc Tiêu nói làchínhmắtnhìnthấyTuyếtNgavàophòngLaiVượngkểchuyệnchoLaiVượngnghe.TâyMônKhánhgiậnlắm,tớiphòngTuyếtNga,lộtxiêmyrađánhchomộttrậnthừasốngthiếuchết,maylàcóNguyệtnươngtớican.TâyMônKhánhralệnhtừnayTuyếtNgachỉđượcởdướibếp,cấm lênnhà trên.SauđóTâyMônKhánhsaiNgọcTiêungầmgọiHuệLiên lênphòng riênghỏi về thái độLaiVượng.HuệLiênđáp:

-Chết,giagiađừngnghelờingườikhác.LaiVượngquảlàkhôngcóýgìhết,tôicóthểthềgiùmchohắnnhưvậy.Chẳngqualàtronglúcrượusaynóibậynóibạmàthôi.NhưngtôixinhỏigiagialàaiđãnóilàLaiVượngnhụcmạvàđòigiếtgiagiacùngNgũnươngvậy?

TâyMônKhánhimlặngkhôngđáp,HuệLiênnhấtđịnhgặnghỏi,mãisauTâyMônKhánhmớinói:

-LaiHưngcóthuậtlạinhưvậy.

HuệLiêncườikhảy:

- Tưởng ai, hóa ra thằng Lai Hưng, nó không được làmmãi biệntrongnhàrồibảo làLaiVượngđãđoạtcủanó,dođómớisinh thùoánmuốnhạiLaiVượngmàthôi.Nếugiagiatinlờinótứclàđãbịnólừadối,nócònkhinh thườnggiagianữa.Thôi,giagianênchonómấylạngbạclàmvốnrồiđuổinókhỏihuyệnnàylàyên,nóđixarồithìgiagiavàtôimớicóthểdễdàngđược.

TâyMônKhánhimlặngsuynghĩ.HuệLiênlạinói:

-Thôi,hay là tìmcáchnàođểLaiVượngđixakhỏinơinày thì tốthơncả,tôicũngchánnólắmrồi.

TâyMônKhánhvuimừngbảo:

-Ngươinóivậymớilàdúng,Tacũngcóýdó,nhưngsợLaiVượngmớivừatừHàngChâuvề,chưađểchonónghỉngơiđãvộisaiđiekhôngtiện.Thôi,nếungươiđãnóivậy,thìđểtasainóđiĐôngKinhchạychọtchoVươngTứPhong.Rồikhinótrởvềthìtasẽđưachonómộtngànlạng,bảonóđiHàngChâumàbuônbánvảilụa.Ngươinghĩthếnào?

HuệLiênmừngrỡbảo:

-Giagiatínhnhưvậylànhất.Àmàgiagiahứachotôimộtcáitrâmcài tóc thật đẹp đâu, saomãi chẳng có gì cả, cứ để tôi phải dùngnhữngthứtầmthườngnàychánquá.

TâyMônKhánhnói:

-Cứyêntrí,đểmailấytámlạngbạcrabảothợbạcnólàmchothìxongngaychứgì?

HuệLiênhàilònglắm,liếcTâyMônKhánhmàcười.TâyMônKhánhchợthỏi:

-NhưngĐạinươnghỏithìsao?

HuệLiênđáp:

-Khôngsao,Đạinươngcóhỏithìtôisẽcócáchtrảlời,chẳnghạntôinóiđólàcủabàdìtôimượnvềcàiítngàykhôngđượcsaosợgìmàsợ.Haingườinóichuyệnmột lúcnữa rồiHuệLiên trở ranhàsau.Sánghômsau,TâyMônKhánhchogọiLaiVượnglênphòngkháchmàbảo:

-NgươithudọnhànhlýngayđểngàymailàhaimươitámthángBa,lênĐôngKinhtớiphủTháisưlochuyện.ChừngnàongươivềthìtalạinhờngươiđiHàngChâumuabán.LaiVượngnghexong, trongbụngmừnglắm,bènvângdạrồivềphòngchuẩnbịhànhlýngay.Lai

Hưngtheodõi tin tứcxong,vội tớibáochoKimLiênbiết.KimLiênbèn lênphòngkháchđểnóichuyệnvớiTâyMônKhánhnhưngchỉthấyKínhTếđangchuẩnbị các lễ vậtđểLaiVươngđemđiĐôngKinh,bènhỏi:

-Giagiađâu?Màhiềntếđanglàmgìđó?

KínhTếđáp:

-Giagiavừamớiởđây,cólẽmớivàonóichuyệnvớiĐạinươngvềvụVươngTứPhongnhờchạychọt.CònnhưnglễvậtnàylàđểđemtớiphủTháisưởĐôngKinh.

KimLiênlạihỏi:

-GiagiasaiaiđiĐôngKinhvậy?

KínhTếđáp:

-NgheđâugiagiasaiLaiVượngđithìphải.

Kim Liên hơi yên tâm, trở ra tới hoa viên thì gặp TâyMôn Khánhđangômmấygóibạc,bèngọivàophòngmìnhmàhỏi:

-NgàymaichàngsaiđứanàođiĐôngKinhvậy?

TâyMônKhánhđáp:

-LaiVượngcùngđivớiNgôChủquản,vìvụnàycầnđemtheocảngànlạngbạcnênphảisaingườiđi.

KimLiênbảo:

-Chàngtínhsaothìtính,nhưngđừngnghelờiconnôtàidâmphụ,nótính làmlợichothằngchồngnóđó.ThằngLaiVượngrấtcóthểômbạccủachàngtrốnđinơixalậpnghiệp,bỏluôncảvợcủanólạiđâychomàxem.Nóchỉcầnbỏtrốnlàtrởthànhngườigiàucó,trongtaycảngàn lạngbạcchứđâuphải ít.Tiềnđó làcủangười tanhờchàng chạy việc, tiền mất thì chàng không đền người ta có đượckhông?Theotôithìđừngnênsainólàhơn.Đểnóởnhàthìkhông

được,vìchàngcònmuốnconvợnó,màsaiđibuônbánthìnóômvốnliếngcủachàngmàđiluôn.Chibằngđuổinórakhỏinhàlàhơn.Tôinóivậynghehaykhônglàtùychàng.Ngườitathườngnóinhổcỏphảinhổcảrễ,còndùngthằngLaiVượngtứclàcònđểchonóbénrễtạinhànàymàgâykhókhăn.Chàngtínhsaothìtính.

TâyMônKhánhtrầmngâmkhôngnói...

Hồi27

VỢCHỒNGTANTÁC

HômsauLaiVượngchuẩnbỉhành lý từsángsớm,nhưngchờ tớitrưamàvẫnchẳngthấyđộngtĩnh.MãisauTâyMônKhánhmớichogọiLaiVượnglênbảo:

-Đêmquatađãnghĩlạirồi,ngươimớitừHàngChâuvề,chưanghỉngơimàđãsaingươiđixaxôiekhôngtiện,nêntađểLaiBảonóđithaycũngđược.Ngươicứvềnghỉngơiítbữachokhỏe,cóviệcgìtasẽsaingươilàmsau.

LaiVượngkhôngdámnóigì,chỉvângdạluira.

SauđóTâyMônKhánhgọiLaiBảolên,giaotiềnbạclễvậtvàthưtừrồisaicùngNgôChủquảnđiĐôngKinhloviệc.

LaiVượngvềphòng,buồngiậnlắm,uốngrượusaymèmrồibắtđầuchửibớiHuệLiên,nhụcmạvàđòigiếtTâyMônKhánhvàKimLiên.HuệLiênbảo:

-Nàyvừavừacáimiệngchứ,uốngrượuvàolàlạinóibậybạ,nhàcóngạnhváchcótai,coichừngmàmanghọavàothân.

Nóixongdọngiườngchiếu,bảochồngnằmngủ.LaiVượngđặtmìnhngủnhưchết.

Hômsau,HuệLiênvàophòngNgọcTiêu,nhờNgọcTiêumờiTâyMônKhánh tới nói chuyện.TâyMônKhánh vàophòng.NgọcTiêuđứngngoàilocanhgác.GặpTâyMônKhánh,HuệLiêntráchngay:

-GiagiađãsaiLaiVượngđi,saolạiđổiývậy?Giagialàchủtrongnhàmàsaocứphảinghelờingườikhác,chẳngdámtựmìnhquyếtđịnhgìcả.Bâygiờhắnnằmlùlùởnhà,làmsaotôigầngũigiagiađược?

TâyMônKhánhnói:

-Khôngphải là tangheaimàđổiý,nhưngLaiVượngkhôngquenthuộclắmvớiphủTháisưởĐôngKinhnênphảichoLaiBảođithay.Bâygiờcứđểnóởnhàítngàyđiđã,rồitasẽnhờnóđimuabán.

HuệLiênhỏi:

-Giagiachotôibiếtlàsẽsaihắnbuônbángì?

TâyMônKhánhđáp:

-Tađịnhsaihắncùngmộtngườichủquảnmởtửuđiếm.HuệLiênmừng lắmlátsauvềphòngnói lạivớichồng.Ngàygiờquađi,mộthômTâyMônKhánhđemsáubaobạcraphòngkháchrồichogọiLaiVượnglênbảo:

-Vượngnhi à, ngươimớiởHàngChâu về, ta khôngmuốnngươiphảimệtnhọc lặn lội lênĐôngKinh,vả lạingươicũngkhôngquenbiếtnhiềuvớiphủTháisưchonên tamớiđểLaiBảođi thay.Bâygiờ,sáubaobạcnàygồmbatrămlạng,ngườicùngmộtchủquảnlomởmộtngôitửuđiếm,tiềnlờihàngtháng,ngươiđưalênchotabaonhiêucũngđược.

LaiVượngmừnglắm,lạytạrồilãnhbạcđemvềphòng,kểlạichovợnghe.HuệLiênbảo:

-Nhờtôimàanhmớiđượcnhưvậyđó.Bâygiờđãcótiềnbuônbánlàmănthìphảirángchămchỉ,rồicũngnênanphậnthủthường,bớtuốngrượuđi thìcũngbớtđượccái tậtănnóihàmhồ,nhưthếmớikhỏimangvạvàothân.LaiVượngđưabạcchovợcấtđirồibảo:

-Bâygiờtôiphảirangoàiphốloviệc.

Nóixongbướcra.

LaiVượngđicảngàytrờimàkhôngnêncôngchuyệngì,bènuốngrượusaymàvềnhà.HuệLiênsợchồngsayrượunóibậy,bènsănsócvỗvềrồidọngiườngchochồngđingủ.LátsauNgọcTieuđếngọiHuệLiên.HuệLiêntheora.LaiVượngngủđượcmộtgiấcthìtỉnhdậy,nhưnghơimenchưatanhết.Bỗngnghengoàicửasổcótiếngngườigọinhỏ:

-Vượngca,khôngdậymàxemhaysao?Chuyệnnàyhaylắm,vợcủaanhđangở tronghoaviên kia kìa, nướcnàymàanhcònngủnhưchếthaysao?

LaiVượngnghe xong thì hoàn toàn tỉnh ngủ,mởmắt nhìn quanh,không thấy vợ đâu. Lại nghe như giọng nói TuyếtNga, thì nghĩ làTuyết Ngamuốn giúpmình bắt quả tangHuệ Liên, tự nhiên bừngbừnglửagiậnbảo:

-Taởnhàmànódámlàmyêulàmquỷnhưthếhaysao?

Nói xong vùng dậy đập cửa, xăm xăm đi thẳng về phía hoa viên,nhưngvừamới vào tới cổngvườn thì trong tối,một sợidây thừngquăngra.LaiVượngvấpngã,bốnnămgianhânùaratróinghiếnLaiVượnglạirồitrihô:

-Cótrộm,cótrộm!

Mọingườiđổ xô ra túmchặt lấyLaiVượng.LaiVượngkinhngạc,tỉnhhẳnngủ,tỉnhhànrượu,kêulên:

-TôilàLaiVượngđâymà,tôivàođâytìmvợtôisaolạibắttróitôilàthếnào?

Đámgianhânkhôngcầnnghe lờiphângiải,vừađánhđấmtúibụi,vừa lôi lênphòngkhách.Nơiđâyđènđuốcsángchoang,TâyMônKhánh ngồi trên quát bảo dẫn Lai Vượng tới gần. Lai Vượng quỳdướiđấtnói:

-Tôiđangngủ,chợtthứcgiấckhôngthấyvợtôiđâu,tôiđịnhvàohoaviêntìmvợ,saolạibắttróitôirồibảolàtrộm?

ĐangnóithìLaiHưngđemcondaosángloángtới,đặttrênbàn.TâyMônKhánhnhìnquacondaorồiquát:

-Màychẳngnhữngăn trộmmàcònđịnhgiếtngườinữa.Tao thấymàymớiởHàngChâuvềmệtmỏi,muốnthưởngcôngchomàybằngcáchchoba trăm lạngbạcđểmày rangoài làmănbuônbán, saođangđêmlạilẻnvàođâyđịnhgiếttao?Màykhôngmưugiếttaothì

mangdaonàyvàođâylàmgì?

Đoạnquátgianhân:

-Vàophòngnólấybatrămlạngbạcrađâychotao.

Đámgianhânvângdạđingay.LúcđóHuệLiênđangtròchuyệnvớiNgọcTiêu,nghetinchồngbịbắt trói thì trởvềphòng lănkhóc.Gianhântớibảođemtrảbạc.HuệLiênkhóckể:

-Khổkhôngcơchứ,uốngrượuvàosaysưa,tôiđãdọngiườngchongủ rồi, làmsao lại tựnhiên thứcdậy tìm tôi,mà tìm tôi làmgìđểtrúngphảikếcủangườitanhưthếnày.

Nói xong mở rương đem sáu bao bạc ra phòng khách. Tây MônKhánhmởmấytúibạcracoi thìchỉcómột túi làbêntrongcóbạc,còncáctúikhácthìtoànsắtgangvụnmàthôi,bèngiậndữđậpbànquát:

-Sao lạiđổibạcbằngnhững thứnày,bạccủa ta trongcác túinàyđâucảrồi?Thằngkhốnkia,màyphảinóithậtra.

LaiVượngkhócnói:

-Tiềnbạcgiagiachođểtôibuônbán,tôinàodámlấyđiđâu.

TâyMônKhánhquát:

-Rõrànglàmàyđemdaovàođâyđịnhgiếttao,condaocònsờsờởđây,ngườichứngcũngsờsờởđây,màycònlẻomépgìnữa.

Nói xonggọiLaiHưng ra làmchứng.LaiHưngbước raquỳ trướcmặtTâyMônKhánhrồibảoLaiVượng:

- Ngày nào ngươi cũng nói với gia nhân là người sẽ giết gia gia,chínhtaitangherõđiềuđócókhông?

Lai Vượng không biết ăn nói làm sao, chỉ thở dài ứa lệ. TâyMônKhánhbảo:

-Thôi,khỏiphảidôngdàinhiềulời,bâygiờgiamnólại,khóakỹcửaphòng,rồimaitalàmđơnđưacholênsởĐềhình,lúcđósẽkhaivớiquan..

BỗngHuệLiênquầnáoxốcxếch,tóctairũrượi,chạytớitrướcmặtTâyMônKhánh,quỳxuốngkhócnói:

-Giagiaơi,chuyệnnàyquảtôikhônghiểusao,chồngtôivàovườntìmtôi,saolạibịbắttróirồibảolàăntrộm,làgiếtngười?Sáubaobạccủagiagiachínhtaytôicấtvàorương,khóakỹlại,chưahềmởrasaolạibảolàchồngtôiđổichác?Nhưthếnàythìcòntrờiđấtnàonữa?Chồngtôicótộitìnhgìthìgiagiacứhạchtôirồiđánhđòn,chứbâygiờđịnhđưachồngtôiđiđâu?

TâyMônKhánhbảo:

-Ngươikhôngbiếtđâu,nógiấudaođịnhgiếtta,sựviệcrànhrànhrađó.Tuynhiênchuyệnnàykhôngliênquangìtớingươi.

ĐoạnquaysangbảoLaiAn:

-NgươiđưaHuệLiênvàotrong.Bảonóđừngsợ.

LaiAnbướctớiđịnhxốcHuệLiêndậy,nhưngHuệLiênnhấtđịnhcứquỳnói:

-Giagialàmvậythìcòntrờiđấtnàonữa.Chồngtôituysaysưanóibậynhưngquyếtchắclàkhôngcóhànhđộngnhưthế.

TâyMônKhánhhơihoảng,vộiquátLaiAnlôiHuệLiênvàotrongnhàkhuyêngiải.

SánghômsauTâyMônKhánhviếtmộtláđơn,tốcáolàLaiVượngcầmdaođịnhgiếtchủ,lạikểcảchuyệntiềnbạc,nêutênngườilàmchứnglàLaiHưnglênsởĐềhìnhthìNguyệtnươngbảochồng:

-Kẻănngườiởtrongnhàcólỗithìtrongnhàphânxửđượcrồi,việcgìphảidẫnlênquanlàmphiềnnhaphủ.

TâyMônKhánhtrợnmắtbảo:

-Nàngđànbàbiếtgì,nóđịnhgiết tôimànàngbảothachonóhaysao?

NóixongquátgianhândẫnLaiVượngtheo.Nguyệtnươngbuồnrầuvàotrong,gặpNgọcLâubảo:

-Nhưthếthìcócònragìnữakhông.Chẳngbiếtngheaimàđốixửvớigianhânnhưvậy.Chuyệngìcũngphảicósựthậtchứ.

Nguyệt nương đang nói thì Huệ Liên theo vào quỳ lạy khóc lócNguyệtnươngbảo:

-Đứngdậyđi,đừngkhócnữa,chồngngươicũngkhôngđếnnỗibịghépvàotộitửhìnhđâumàsợ.

Lãogianàythậthônmêlũlẫnquárồi,tanóicũngchẳngchịunghenữa.

NgọcLâucũngbảo:

-Giagiađanggiận,đểrồitừtừchúngtasẽkhuyêngiảisau.Ngươicứyêntâmvềphòngnghỉđi.

TrongkhiđóTâyMônKhánhsaiĐạiAnđemmộttrămthạchgạotốttớibiếuHạĐềhìnhvàHàThiênhộ.Haingườinhậnlễvậtrồiđăngđường.LaiHưngdẫnLaiVượngvàorồinộpláđơnlênHạĐềhìnhxemđơn,thấynóilàLaiVượnglãnhtiềncủachủđibuônbánnhưngtiêuxàihết,sợchủphạtbènđangđêmcầmdaođộtnhậpnhàchủmưugiếtchủ,thìnổigiận,chỉvàoLaiVượngđangquỳtrướcánthưmàmắng:

-Tênphảnchủkia,maukhaisựthậtra.

LaiVượngrậpđầuthưa:

-Xinđèntrờisoixétchotôiđượcnhờ,nếuđạiquanchịunghethìtôixinnóicònkhôngchịunghethìquảtôikhôngdámnói.

HạĐềhìnhquát:

-Bằngchứngđãrànhrànhđâyrồi,nhưngngươimuốnnóithìcứsựthậtkhaira,đừngđểtaphảidụnghình.

Lai Vượng bèn kể hết đầu đuôi, từ lúc TâyMônKhánh nhờNgọcTiêuđemlụachovợmình,đếnnhữngvụgặpgỡgiữahaingười,rồithưarằngTâyMônKhánhvuoanđểđượctựdothônggianvớivợmình.HạĐềhìnhnghexongđậpbànquátmắngrồisailínhlấybànvả,vảvàomiệngLaiVượngrồimắng:

-Ngươimớilàđồphảnchủ,vợngươicũngdochủcướicho,chủlạiđưatiềnchongươilàmvốnkiếmlời,ngươiđãchẳngbáođápđượcgì,lạimưugiếtchủ,bâygiờcơmưubạilộlạinóioanchochủ.Nhưvậythìthửhỏihìnhphạtnàomớixứngđángvớingươi?

LaiVượnglạikêuoan.HạĐềhìnhliềnsaiđánhhaichụctrượngmáuchảythịtnátvôcùngđauđớn,sauđósaigiamvàongụcthất.

LaiHưngvàĐạiAn trởvề thưa lạivớichủ.TâyMônKhánhmừnglắm,gọiđámgianhânlêndặnrằng:

-Khôngđứanàođượcđemtiềnbạchayđồăngìvàochonó.Vợnócóhỏithìcácngươichỉnóirằngnókhôngbịđánhđậpgìcả,chỉtạmgiamvàibangàylàđượcthảvề.Chúngbayngherõcảchưa?

Đámgianhânvângdạluira.

VềphầnHuệLiêntừlúcchồngbịgiải lênquanthìmặtkhôngtrangđiểm,đầukhôngchải,chỉđóngchặtcửaphòngnằmkhóc,cơmnướcchẳng chịu ăn uống. TâyMônKhánh lo lắng, saiNgọcTiêu và vợBônTứvàophòngkhuyêngiải.NgọcTiêubảo:

-Chịcứyêntâm,giagiacũngbiếtlàLaiVượngrượusaynóinhảmnênchỉnhờgiamvàingàyrồisẽthảra,chịkhôngviệcgìphảilosợ.

HuệLiênkhôngtin,nhờLaiAnđemđồănvàongụcchochồng,nhântiệnhỏitintức.LaiAntrởvềbảorằng:

-Tôiđưađồănchoanhnhàrồi.TrênphủĐềhìnhnóilàchỉgiamvàingàyrồichovề,khôngcógìphải lo.Anhnhàkhôngbịđánhđậpgì

cả,bảotôivềnóirằngchịcứyêntâm.

HuệLiênnghevậymớichịuthôikhóc,vẽnhạtlạiđôimày,đánhsơmộtlớpphấnmỏngvàđilạilàmviệctrongnhà.TâyMônKhánhthấyvậy, chờ lúc vắngngười tới phòngHuệLiêngõ cửa.HuệLiênnóivọngra:

-Trongphòngchỉcómìnhtôi,giagiavàokhôngtiệnđâu.

TâyMônKhánhđẩycửavàobảo:

-Ngươicứyêntâm,vìngươimàtađãviếtthiếptớiphủĐềhìnhbảolàđừngđánhđậpgìcả,giamtạmvàingàyrồichovề, lúcđónóđãbiếttộithìtalạichotiềnbuônbán.

HuệLiênnói:

-Giagiaơi,xinvìtôimàgiamhắnvàingàychohắnsợthôi,rồithảhắnra.Lúcđógiagiachohắnbuônbánhaylàmgìcũngđược,saihắnviệcnặngviệcnhẹ,đigầnđixagìcũngđược.Hắnđượcthảra,tôisẽkhuyênhắnchừarượu.Nếucóthể,giagiacướichohắnngườivợkháccũngđược.Miễnlàđừngbắttộithìthôi.

TâyMônKhánhbảo:

-Đượcrồi,nàngcứyêntâmđi.CònchuyệncủatavớinàngthìngàymaitamuamộtcănnhàcủahọKiều,chonàngraởđó,tavớinàngđượctựdo.

HuệLiênbảo:

-Việcđóthìtùygiagiatínhthếnàocũngđược.

Nóixonglấytrongngườiramộtcáitúivảihoacóthêubốnchữ"Kiềuhươngmỹ lệ" ra tặngTâyMônKhánh.TâyMônKhánhmừng lắm,nóitoànnhưnglờingonngọtthủychungrồilấyrahailạngbạctặngHuệLiênnóilàđểmuaquàăn,sauđóbảo:

-Nàngcứyênlòngđi,đừnglobuồngìchohạingười,ngàymaitasẽviếtthiếpxinHạđạinhânthảhắnra.

NóixongbướcrakhỏiphòngvìsợỞlâucóngười trôngthấy.HuệLiêntinlờihắn,rasaunhàkểlạivớiNgọcTiêu.NgọcTiêunóilạivớiNgọcLâu.NgọcLâutìmgặpKimLiênnói:

-HuệLiênnónói làgiagiasẽthảLaiVượngra,cướivợkhácchoLai Vượng, rồi sẽmua nhà riêng cho Huệ Liên ở,mua hai đứa ahoànđểhầuhạ,sốngriêngởngoài.

KimLiênnghexongbảo:

-Tôikhôngtinnhưvậy,connôtàidâmphụđómàtrởthànhvợthứbảycủaTâyMônKhánh,nganghàngvớichúngmìnhthìcòntrờiđấtnàonửa...

NgọcLâubảo:

-GiagiamàđãquyếtthìĐạinươngcũngchẳnglàmgìđược,nhưngchúngmìnhcũngphảicảnngănmộttiếngchứ.

KimLiênmặtdỏtưngbừng,dựngngượcđôimàybảo:

-Tôithìtôidámsốngchếtvìvụnàylắm,đểcontiệntỳdâmphụđóngang hàng vớimình thì thà chết còn hơn.Nếu tôi nóimà gia giakhôngnghethìtôiquyếtchếtchomàxem.

NgọcLâucười:

-Tôithìnhát,khôngdámliều,nhưngtôixemthưthưhànhđộngnhưthếnào.

Tốihômđó,TâyMônKhánhngồitạithưphòngtrongPhỉThúyhiêntạihoaviên,đangđịnhgọiTrầnKínhTếtớiviếtthiếpxinHạĐềhìnhthảLaiVượngrathìKimLIêntớihằnhọchỏi:

-Giagiađịnhthảthằngkhốnđóraphảikhông?

TâyMônKhánhngầnngừđáp:

-Ừthìđánhchonómộttrậnthừasốngthiếuchếtrồithảnórachứ

giamgiữnólàmgì.

KimLiênngồixuốngbêncạnhnói:

-Chàngđườngđườnglàngườinhưthếnàymàsaoumênhưvậy?ĐãbaolầntôinóivớichàngrằngconnôtàidâmphụHuệLiênnóchỉnghĩđếnthằngchồngcủanómàthôi,vậymàchàngsaymênó,tínhchuyệnlâudàivớinósaođược?Bâygiờchàngthảnórathìkhómàcướpvợcủanó.Thảnórađểnó trởvềnhànày thìchàng lạiphảitiếptụclénlút,màthảnórarồichonórangoài,haylấyvợkhácchonócũngrấtbấttiện.Trongkhivợnólàthiếpcủachàng,lỡsaunàycóchuyệngìnócầntớigặpchàng,thìvợnóphảiđứnglênchàonóhaysao?Nhưvậythìgianhântrongnhàsẽnghĩthếnào,chàngcònmặtmũigìnữa?

Vảlạinócònsờsờrađấymàchàngcướpvợnóthìhàngxómlánggiềngsẽxemchànglàngườigì?Chonênmuốntínhchuyệnlâudàithì phải làmsaochonóđừng loanhquanh luẩnquẩngìởnơinàynữamớiđược.

TâyMônKhánhtrầmngâmmộthồirồiviếtmộtthiếpchoHạđềhìnhnhờtìmcáchhãmhạiLaiVượng.TừđóLaiVượnghàngngàybịbỏđói,đánhđậptànnhẫn,chếtđisốnglại.CácquantrêndướilớnnhỏtrongphủĐềhìnhđềuđượcTâyMônKhánhđútlótrấthậu.ChỉriêngcómộtvịlàKhổngMụcâmtiênsinh,tựlàâmChất,vốnngườihuyệnHiếuNghĩatỉnhSơnTây,rấtnhântừchínhtrực,làkhôngchịuđểchoLaiVượngbịhãmhại.HạĐềhìnhkhôngbiếttínhsao,đànhphảixửlàthatộichoLaiVượng,nhưngtrụcxuấtkhỏihuyệnThanhHà,đuổivềnguyênquánlàTừChâulàmăn.Xửxong,mộtmặtviếtthiếpnhờLaiHưngvềbáochoTâyMônKhánh,mộtmặt cho làmcôngvăn,giaoLaiVượngchohaingười línhgiảivềTừChâu,giaochoquanđịaphương.

ThươngchoLaiVượng,saucảnửa tháng trongngục,bịbỏđóivàđánhđậptànnhẫn,quầnáoráchbươm,thânthểđauđớnsuyyếu,khôngđinổi,bènnóivớihaingườilínhrằng:

-Nhịvị xét tình thươnggiùm tôi,hiện trongngười tôi khôngcó lấymộtđồngmộtchữmàtrànướcchonhịvị,bâygiờtôinhờnhịvịđưatôivềnhàchủcũcủatôi,vợtôicònởđó,quầnáođồđạctôicũng

cònítnhiều,sẽbánđiđểnhịvịlàmlộphíđưatôivềTừChâu.

Haingườilínhnói:

-Anhthậtlẩnthẩn,chủanhđãbàykếhãmhạianhnhưthếnày,bâygiờđâuchịuđểanhvàonhànóichuyệnvớivợvàlấyđồđạcquầnáo.ChúngtôivẫnthườngnoigươngnhânđứccủaKhổngtiênsinhchứkhôngtệhạinhưnhữngngườikhácđâu,anhđừngsợlàchúngtôihạchsáchtiềnbạc.

LaiVượngnói.

-Xincácanhcứdẫntôitớinhàngườiquenvậy,tôisẽnhờngườita,khôngcónhiềuthìcóít,chínhtôicũngcầnchútđỉnhtiềnbạc.

Haingườilínhbảo:

-Thôiđược,nếuvậythìđểchúngtôiđưaanhđi.

Trước tiên, LaiVượng tới nhàỨngBảTước,nhưngBáTướcchongườiranóilàkhôngcónhà.LaiVượngphảinhờtớihaingườiquenlàGiảNhânThanhvàYMiễnTừtớinhàTâyMônKhánhbáotinchovợmìnhbiết.NhưngGiả,Yhaingườitớicổng,nhờgianhânvàonóithìTâyMônKhánhđãsai,nămbảygianhâncầmgậyrađánhđuổi.Giả,YhaingườitứcgiậntrởranóilạichoLaiVượnghay.TrongkhiđóHuệLiênvẫntrôngtinchồng,nhưnglạihoàntoànkhônghaybiếtchuyệngì.TâyMômKhánhcấmgianhânkhôngđượcnóichoHuệLiênbiết, lại dặn là cóai tới cổnghỏiHuệLiên thì cứvácgậymàđánhđuổi.

LaiVượngkhôngbiếttínhsao,bènnhờhaingườilínhđưamìnhvềnhàchavợ làTốngNhân, từtrướctớinayvẫn làmnghềbánquantài. LaiVượngkhóc lóckểhếtmọi chuyệnchochavợnghe,TốngNhânxúcđộnglấymộtlạngbạcđưachohaingườilính, lạichoLaiVượngíttiềnbạcquầnáovàítgạođểđiđường,LaiVượngcáotừchavợ,cùnghaingười lính lênđườngtrựcchỉTừChâu.Lúcđó làvàothượngtuầnthángTư.

TrongkhiđóngàyngàyHuệLiênvẫnnhờmộtgianhânđemcơmvào ngục cho chồng. Tên gia nhân này đem cơm và đồ ăn cùng

chúngbạnănrồitrởvàonói:

-Anhấyănrồi,hiệnanhấyvẫnbìnhan,khôngcógìđánglo.Chỉkẹtlà suốt mấy hôm nay quan Đề hìnhmắc nhiều công vụ, chưa xétđượcnênanhấychưarađượcmàthôi,chắcngàymộtngàyhailàrachứgì.

Trongkhiđó,thỉnhthoảngTâyMônKhánhlạinóidốirằng:

-Tađãsaingườitớinóirồi,chắcnaymailànóramàthôi.

HuệLiêntinlắm,cốđợi.Nhưngmộthômcógianhânnóichuyệnvớinhau:

-LaiVượngđượcrarồi,cótớicổngnhờngườivàolấyquầnáođồđạc,nhưngkhônghiểusaolạibỏđi.

HuệLiênvộichạyrahỏithìgianhânđónóilàkhôngbiết.Hỏicácgianhânkhácthìkhôngaichịunói.LátsaugặpĐạiAn,bènnắmlạimàhỏi:

-LaiVượngởtrongngụccókhổlắmkhông?Chừngnàothìrađược?

ĐạiAnáingại:

-ChịƠiđểtôinóithậtchịnghe,cólẽgiờnày,anhấyđãtớisôngLưuSarồi.

HuệLiênkinhngạchỏinguyêndo.ĐạiAnbènkểhếtchuyệnrồinói:

-Thôibâygiờchịcứyêntâmởđâyđi,anhấynhưvậycũngyênrồi,màchịnhớkhôngđượcnóilàtôiđãtiếtlộchochịnghechưa.

HuệLiênnghexongchoángvángmặtmày,trởvềphòngđóngcửalạirồilănkhócthảmthiết:

-Trờiđấtơi,chồngtôiởnhànàycólàmnêntộinêntìnhgìđâumàngười tabàymưuhãmhạichồng tôi.Chồng tôichămchỉ làmviệc,mộtđồngmộtchữcủachủcũngkhôngtơhào,vậymàbâygiờphải

đầyảiđixa.Đườngđấtxaxôinguyhiểm,khôngbiếtchồngtôisốngchếtthếnào.Ớianhơi,anhcóhiểucholòngtôikhổthếnàokhông?

HuệLiênkêukhóe thảmthiếtmộthồi rồicởidây lưng,buộc lênxànhàthắtcổtựtử.

Tạiphòngkếbên,vợcủagianhânLaiChiêumớiđầungheHuệLiênkêukhóc,sauđókhông thấyđộng tĩnhgì, rồi lạinghecó tiếngằngặc,bènchạysanggọicửanhưngkhôngthấyHuệLiêntrảlời.VợLaiChiêucuốngquákêuầmlên,BìnhAnchạytớitôngcửamàvào,cắtdây hạHuệ Liên xuống. Vợ Lai Chiêu đun nước gừngmà đổ vàomiệngcấpcứu,látsauthìHuệLiênkhóclênđược.Nguyệtnươngvàmọingườicũngtới.NguyệtnươngthấyHuệLiênđãtỉnhthìbảo:

-Ngươicóđiềugìbuồnphiềnuấtứcthìcứnóira,saolạinghĩquẩnlàmbậynhưvậy?Thậttrẻconquá.HuệLiênchỉvậtvãkêukhócmàkhôngđáp.Nguyệtnươnglạibảo:

-Cóđiềugìthìcứnói,tasẽgiúpcho.

Đoạn sai Ngọc Tiêu dìu lên giường.Huệ Liên khóc lóc lăn từ trêngiường xuống đất.Nguyệt nương cùngmọi người khuyên giảimộthồirồiaivềphòngnấy.VợBônTứvàNgọcTiêuởlạisănsócchoHuệLiên.LátsauthìTâyMônKhánhbướcvàothấyHuệLiênđangngồikhócdướiđấtthìbảoNgọcTiêu:

-Ngươidìunólêngiường.

NgọcTiêuđáp:

-HồinãyĐạinươngcũngbảotôidìuchịấylêngiườngnhưngchịấykhôngchịu.

TâyMônKhánhnhỏnhẹ:

-Saolạvậy?Ngồidướiđấtlạnhquámà.Ngươicóđiềugìcầnnóithìcứnóivớita,saolạiquẫntrínhưthế?Ngươithậttrẻcon.

HuệLiênlắcđầu:

-Giagiaà,giagiađánhlừatôi.Giagiatửtếquámà,xửsựhayquámà,bâygiờcònbảotôilàtrẻconhaysao?Giagialàngườinhamhiểm,giagiađánh lừa tôi,naynói làchồng tôiđượcvề,mainói làchồngtôiđượcvề,nhưngsựthậtlàgiagiađãngầmđàychồngtôiđixarồi.Tôikhônghiểutạisaogiagiangheaimàhạđộckếnhưvậy.Thếmàgiagiacònlàmravẻtửtếvớitôi,đãđếnnướcnàythìgiagiacònmuốntôiởđâynữalàmgì?

TâyMônKhánhcườibảo:

-Ngươikhôngbiếtgìđâu, thằngđó làmbậy thìphảiđàynóđixa.Nhưngngươicứyên tâmđi, tasẽđốixử tử tếvớingươi,baobọcchongươi.

ĐoạnquaylạibảoNgọcTiêu:

-NgươivàvợBônTứcứởđâybầubạnvớinó,đểtabảogianhânđemrượuthịtvàochocácngươi.Nóixongbướcra.Trongnày,vợBônTứvàNgọcTiêulựalờibảoHuệLiênlêngiườngngồirồithủthỉkhuyêngiải.TâyMônKhánhrangoàiđưatiềnchoĐạiAnmuarượuthịtmangvềchoHuệLiên.ĐạiAnnói:

-Giagiasaitôiđemrượuthịttớichochịđây.

HuệLiênnhìnquamâmrượuthịtrồimắng:

-Thằngkhốnkiếpkia,màycóđemrangaykhôngtaohấtcảxuốngđấtbâygiờ.

ĐạiAnnănnỉ:

-Chịnhậngiùmchođi,tôimangrabâygiờgiagialạiđánhchửitôi.

Nóixongđặtrượuthịtxuốngbàn.BỗngcóconBônTứvàobảo:

-Chavềrồimuốnăncơmbâygiờđó.

VợBônTứvộibướcra.ĐiđượcmấybướcthìgặpTâyMônđạithưđangđứngnóichuyệnvớivợLaiBảovàHuệTường.TâyMônđạithưhỏi:

-Điđâuvậy?

VợBônTứđáp-Nhàtôivềrồi,chocháutớigọi,tôiphảivềnhàmộtchút. Lát nữa tôi sẽ trở lại. Gia gia bảo tôi khuyên bảo Huệ Liên,nhưngHuệLiênchẳngchịunghelờikhuyêncủatôi.

HuệTườnghỏi:

-Lúcnãygiagiavàođó,cónóigìkhông?

VợBônTứcườiđáp:

-GiagiathìkhôngnóigìnhưngHuệLiênthìxỉaxóimàmắnggiagia,aiđờigianhânđàytớmàdámnhưvậykhông.

HuệTườngbảo:

-Chịđókhônggiốngngườikhácđâu,cảnhànàycònailạgìnữa,chịtacócoiairagìđâu.

Đangnóichuyệnthìđứacongiục:

-Vềnhàmauđi.

VợBônTứnói:

-Thôiđểtôichạyvềnhàmộtchútkhônglạiầmỹlênbâygiờ.

Nóixongdắtconbướcra.

Tối hôm đó TâyMônKhánh sai Ngọc Tiêu tới ngủ chung vớiHuệLiênđểkhuyêngiải.NgọcTiêunói:

-Tốngđạithưà,chịlàngườithôngminhlanhlợi,chịcónhansắclạiởtrongtuổisontrẻ,giagiayêumếnchị,đangtìmcáchbaobọcchochị.Chịbâygiờnhưmộtđóahoamớinở,nhưnglạiởvàohoàncảnhtrênkhôngtớithấpkhôngthông,chủkhôngrachủmàtớcũngkhôngphảitớ.Chồngchịdùsaocũngyênbềrồi,chịcókhócthanthìchỉhạichosứckhỏemàthôi.Người ta thườngnóichấpkinh thìphải tòng

quyền,gióchiềunàochechiềunấy,chịkhôngnghĩtớiđiềuđómàlochothânmìnhhaysao?

NhưngNgọcTiêukhuyêngiảithếnàoHuệLiêncũngchỉkhóc.Mấyngàysauđóthìbỏcảănuống.

NgọcTiêuthưalạivớichủ.TâyMônKhánhsaiKimLiêntớikhuyênbảo,nhưngHuệLiêncũngchẳngthèmnghe.KimLiêngiậnlắm,trởranóivớiTâyMônKhánh:

-Condâmphụcứngđầulắm,nóchỉnghĩtớithằngchồngnómàthôi.Nókhăngkhăngmộtmựcnóilàmộtngàycũnglànghĩa,bâygiờnóchỉmuốnđượctheothằngchồngkhốnkiếpcủanómàthôi.Tôixemrathìkhôngthểthayđổiđượclòngdạnóđâu.

TâyMônKhánhcườibảo:

-Hơiđâumànàngnghelờinóihàmhồcủanó.Nếunóquảcólòngchung thủy thì nó đã thủ tiết với TươngThông, đâu có làmvợLaiVượng.NếuquảnóchungthủyvớiLaiVượngthìđãkhôngthamcủathấtthânvớitôi.

Nóixong trởraphòngkhách,gọigianhân lênhỏixemđứanàođãtiếtlộchuyệnLaiVượngchoHuệLiênbiết,đoạnnóithêm:

-Chúngbaybiếtđứanàonói thìcứthưa, tasẽkhôngđánhđậpgìcả,kểcảđứađãnói,nhưngnếuchúngbaykhôngchịuthưa,tamàtìm ra đứa nào nói thì ta đánh tất cả chúng baymỗi đứa ba chụctrượngvàđuổiraliền.

HọaĐồngbướctớiquỳthưa:

-Hômnọsaukhitheogiagiatừngoàiphốvề,tôithấyĐạiAnđãgặpHuệLiênvànóisựthật.

TâyMônKhánhgọiĐạiAn,không thấyĐạiAnđâu thìnổigiậnbắtgianhânđitìmĐạiAn.ĐạiAnđãnghetintứctừtrướcnêntớitrốntrongphòngKimLiên.KimLiênđangrửamặt,ĐạiAnchạyvàoquỳthưa:

-XinNgũnươngcứutôi.

Nóixongthìsợquámàkhóc.KimLiênquaylạibảo:

Thằngkhốn,điđâumàxồngxộc, làmtaohếtcảhồn,cóchuyệngìvậy?

ĐạiAnnói:

-XinNgũnươngcứutôi,hômnọtôitrótnóichoHuệLiênbiếtlàLaiVượngbịđuổivềTừChâu.

Bây giờ gia gia biết, đang đòi đánh tôi. Nếu Ngũ nương khôngkhuyêncangiùmchothìgiagiagiậnđánhtôichếtmất.

KimLiênmắng:

- Thằng khốn, vậymàmày làm tao tưởng là chuyện gì kinh thiênđộngđịa,hóaralạivẫnlàchuyệncủadâmphụđó.Thôiđược,màycứtrốnởđâyđừngrangoàiđểtaliệu.

TrongkhiđóTâyMônKhánhlahétnhưđiênởphòngkhách,saigianhân tìmkiếmkhắpnơi, lạisaimộtđứa tớihỏiKimLiên,nhưngbịKimLiênmắng chomấy câumàđuổi ra. Lát sau, TâyMônKhánhxáchroidađitìmkhắpnơitrongnhà.TớiphòngKimLiên,TâyMônKhánhhỏi:

-Thằngkhốnđóđâurồi?

Kim Liên cứ ung dung đánh phấn, không thèm trả lời. Tây MônKhánhxôngvàophòngtìmkiếm,KimLiênngănlạikhôngkịp,ĐạiAnbịlôiratừsaucửa.KimLiênvộichạytớigiậtcáiroitừtayTâyMônKhánhnémvàogầmgiườngrồibảo:

-Rõkhôngbiếtxấu, làmchủmàtán tỉnhđày tớkhôngđượcrồi lạikiếmchuyệnđánhngười,thếlàthếnào?

TâyMônKhánhgiậnquá,mắttrợnlênkhôngnóiđượcgì.KimLiênbảoĐạiAn:

-Màycứrangoàilàmviệcnhưthườngkhôngviệcgìphảisợcả,giagiađánhmàythìcòncótaođây.

TâyMônKhánhtứcgiậnbỏrangoài.

KimLiên thấyTâyMônKhánhvẫncòn tơ tưởngđếnHuệLiên, thìnghĩramộtkế,bèntớigặpTuyếtNgamàbảo:

-ConHuệLiênnónóilàthùthưđịnhtằngtiuvớichồngnó,nênnómớinói lạivớigiagia.Giagia tứcgiận,hômnọđánhchomột trậnthừasốngthiếuchếtrồilạiđuổiLaiVượngđi.TấtcảmọichuyệnđềudocáimiệngcủaconHuệLiênmàra.

TuyếtNgatứclắm.KimLiênlạisangbảoHuệLiên:

-TuyếtNganóivớimọingườirằngngươilàloàiđàytớthaychủ,làthứvợđổichồng.Ngươivềđâyquyếnrũchủđểchồngngươiphảichịuoankhiên.Thôithìnóingươikhôngthiếuthứgì.

HuệLiềncămgiậnlắm.

Mộthôm,vàongàysinhnhậtcủaBìnhNhi,LýbàvàQuếThưtớiănsinh nhật Bình Nhi. Hôm đó Tây Môn Khánh đi ăn uống ở ngoài,không có nhà. Huệ Liên cứ nằm trong phòng mà ngủ. Tuyết NgamuốntìmHuệLiênđểnhờphụviệc,saiahoàntớigọimấylầnkhôngđược,đànhphảiđíchthântớibảo:

-HuệLiênà,ngươibâygiờlàtiênnữmỹnhânrồihaysaomàkhómờithế?

HuệLiênvẫnnằm,mặtquayvàotườnglàmnhưđangngủ.

TuyếtNgalạinói:

-NgươiđangnghĩtớiLaiVượngphảikhông?Nếungươinghĩsớmmộtchútthìđãkhôngđếnnỗinày.

HuệLiênliềnnhỏmdậymắngTuyếtNga:

-Thôiđi,tôilâmtìnhcảnhnhưthếnàylàdoai?Aiđãnóixấutôi,ai

đãỏn thótđểchồng tôibịđuổiđi?Đừngcógiàhàm tớiđâykiếmchuyệnnữa.

TuyếtNgagiậnquá:

-Condâmphụhạichồngkia,saomàydámhỗnvớitao?

HuệLiênđốpchátngay:

-Phải, tôi làdâmphụhạichồng, tôiănnằmvớichủ,nhưngkhôngnhư chị là chủmà lại định tán tỉnh gia nhân.Chẳng phải là chị đãmuốntằngtịuvớichồngtôihaysao?

TuyếtNgalửagiậnbừngbùng,sấnlạiđánhHuệLiênhaitáttaithậtlực,nămngóntayinrõtrênmáHuệLiên.HuệLiêntứcquábảo:

-Saolạiđánhtôi?

NóixongcũngsấntớitúmlấyTuyếtNga,haingườinắmlấynhaumàloạnđả, tay thìđánhđấmcấuxé,miệng thìchửibớikhôngngừng.VợLaiChiêuhốthoảngxôngvàocanhaingườira,rồiTuyếtNgavềphòng.TuyếtNgavừađivừachửi,HuệLiêncũngchửitheo.NguyệtnươnghaychuyệnbènbướcvàomắngHuệLiên:

-Thếnày thìkhôngcònra thể thốnggìnữarồi.Saomàydám làmloạnnhàloạncửalênvậy?Đểrồichủmàyvề,taosẽnóixemchủmàyxửthếnào.

HuệLiênkhôngnóigì,trởrasaunhàkhóclóckhôngthôi.Đếngầntốitrởvềphòng,nhânlúcvắngngười,lấydâytreolênxànhàthắtcổchết.ThươngchoHuệLiên,nămđómớihaimươilămtuổi.

Tốihômđó,saukhitiễnLýbàvàQuếThưravề,Nguyệtnươngtrởvào,đingangphòngHuệLiên, thấycửađóng,bêntronghoàntoànim lặng, trong lòngnghi ngờ lo sợ lắm,bèngọi cửa, nhưng khôngthấytrảlời,vộigọigianhânphácửavào.Gianhânkêulên,vộicắtdây hạ xuống, mọi người hốt hoảng chạy tới cứu chữa đủ cáchnhưngvôhiệu.HuệLiênđãchếthẳn.Nguyệtnươngcũnghoảng,vộibảoLaiHưng:

-Màycólấyngựađimờigiagiavềngaykhông?

TuyếtNgasợTâyMônKhánhvềsẽbuộctộimìnhgâyẩuđảđểHuệLiênphảitựải,bènquỳtrướcmặtNguyệtnương,xinđừngnóilạivớiTâyMônKhánhvềvụxôxátvừaquavớiHuệLiên.Nguyệtnươngbảo:

-Bâygiờmớibiếtsợ,lúcnãysaokhôngnhịnđimộtchútcóphảitốtkhông.

LátsauTâyMônKhánhvề,Nguyệtnươngnói:

-HuệLiêncảngàychỉkhóclócthươngnhớchồng.Hômnaynhàcókhách,ngườinàocũngbậnrộn,khôngdểý,nàongờnóđãthắtcổchếttrongphòngtựbaogiờ.

TâyMônKhánhbuồnrầu:

-Conđócoivậymàbạcphận.

Nói xong sai làmmột lá đơn báo với Tri huyện rằng nhân nhà cókhách,HuệLiêncóphậnsựdọntiệc,sửasoạnchénbát,rủilàmthấtlạcmộtmónđồbằngbạc,quálosợchủtrừngphạtnênthắtcổchết.LạisaiđemđếnchoTrihuyệnbachụclạngbạc.Trihuyệnnhậnbạcvàbỏquamọichuyện.TâyMônKhánhsaimuaquantàikhâmliệmrồi định bảo Bôn Tứ và Lai Hưng đem ra chùa Địa Tạng ở ngoạithành,nạptiềnxinlàmlễhỏatáng.NhưngchacủaHuệLiênlàTốngNhânhaytin,bèntớingăncản,nóilàcongáimìnhchếtkhôngminhbạch,lạibảođámgianhânrằng:

-Congáitaomộtlòngchungthủyvớichồng,TâyMônKhánhdụdỗkhôngđượcnênbứctửnó.

Taosẽlàmđơnkiện,chúngbaykhôngđượcthiêuxácnó.

Mấyngườigiữphậnsựhỏathiêutạichùanghevậythìlẩnđi.BônTứvàLaiHưngđànhphảitạmchoquànquantàiHuệLiêntạichùarồitrởvềthưavớichủ...

Hồi28

NGÀYHÈTRONGHOAVIÊN

NóivềLaiBảo,saukhi từĐôngKinhvề thìvào thưavớiTâyMônKhánhrằng:

- Tới nơi, tôi nhờĐịch quảngia dẫn vào gặpThái sư, đưa thư vàtrìnhlễvật.Tháisưnhậnlễvậtrồidặnrằngcứyêntâm,sẽviếtthưsai người đem cho Tuần án Sơn Đông, xin thả người thương giabuônmuốiởThươngChâuhọVươngra.LúctôicáotừravềthìĐịchquảngiadặnrằngngàyrằmthángSáutớiđâylàsinhnhậtcủaTháisư,mờigiagia lênĐôngKinhchơi,Địchquảngiacóchuyệnmuốnnói. TâyMônKhánhmừng lắm sai LaiBảo sang ngay báo tin choKiềuĐạihộbiết.Trong lúcđóBônTứvàLaiHưngvề tới thấyTâyMônKhánhđanghỏichuyệnLaiBảothìđứngmộtbênmàchờ.LaiBảora,TâyMônKhánhquaysanghỏi:

-Cácngươiđãxongviệcchưamàvềsớmvậy?BônTứkhôngdámnói.LaiHưngbướctớigầnthưanhỏ:

-ChaHuệLiênlàTốngNhântớichùangăncảnviệchỏatáng,lạinóinhiềuđiềuvô lễ, tôikhông thểnhắc lạiđược.TâyMônKhánhgiậnlắm,mắngrằng:

-Lãogiàkhốnkiếpthật,đểrồinóbiếttayta.

NóixonggọiKínhTếvào,bảoviếtmộttấmthiếpsaiLaiAnđemngaytớichoLýTrihuyện.Trihuyệnxemthiếpxong.bènlàmngaymộttrátđòi,sai lính tớibắtTốngNhânvềphủ,vu là lợidụngxáccon,địnhlàmtiềnTâyMônKhánh,đoạnsailínhđánhhaichụctrượng,rồibắtlàmtờcamkết làkhôngđượctớinhàTâyMônKhánhgâykhódễ,đồngthờisailínhcùngđivớigianhâncủaTâyMônKhánhtớichùaĐịa Tạng, bảo cho hỏa thiêu ngay xác củaHuệ Liên. Thương choTốngNhântuổigiàsứcyếu,bịđánhhaichụctrượngthìmáurơithịtnátmàngấtđivềtớinhàliềnngãbệnh,rồiuấthận,màchết.

VềphầnTâyMônKhánh, loxongvụHuệLiên thìchogọimột toánthợbạctớinhà,lấyrabatrămlạngkimngân,saiđúcthànhbốnhình

nhân bằng bạc,mỗi hình nhân cao hơnmột thước, lại làm hai cáibình rượubằngbạc có chữThọbằng vàng. Lại cho kiếmmột cặpchậuhoaNgọcđào, lấy ranămxấp lụađại hồngchế tạo tạiHàngChâuvànhiềuđồquýkhác, tấtcả làđểđem lênĐôngKinh làm lễchúc thọ cho Thái sư. Tây Môn Khánh còn tiếc là không tìm đâuđượcthứsamàuhồngvàmàuhuyền.BìnhNhibảo:

-Tôicònmộtítsa,đểtôivềphòngcoilạixemsao.

TâyMônKhánhtheoBìnhNhivềphòng,chọnhaixấpsamàuhồngvàhaixấpsamàuhuyền,toànlàthứcựcquý,lấylàmhoanhỉlắm.Mọiviệcxongxuôi,TâyMônKhánhchođóngthànhrương,đợiđếnngàyhaimươitámthángnămthìgiaochoLaiBảovàNgôChủquảnđemlênĐôngKinhchúcthọTháisư.Bướcsangthángsáuthìthờitiếtnóngnựcvôcùng.Trờikhôngmộtđámmây,nắngchangchangsuốtngày,mặttrờinhưmuốnthiêuđốtvạnvật.TâyMônKhánhítkhirakhỏinhà,thườngnằrnnghỉmáttạihiênPhỉThúytronghoaviên,nhìn đám gia nhân gánh nước tưới hoa cỏ. Tây Môn Khánh thấytrướchiênPhỉThúycómộtchậuhoaThụyHươngđangnởđẹp,bènsaiĐạiAnđemchomìnhmộtbìnhnướcđểtựtaytướichậuhoađó.TâyMônKhánh đang lúi húi tưới hoa thìBìnhNhi vàKimLiên ănmặc hàng lụamỏng đắt tiền, trang điểm đẹp đẽ dắt tay nhau tươicườiđitới.KimLiêncườibảo:

-Chàngởđâytướihoađấyà?Saokhôngchảiđầu,đểtóctairũrượithếkia?

TâyMônKhánhbuôngbìnhnướcxuốngđáp:

-Trờinóngquá,xõatócrachomátmộtlúc.Nàngbảonóđemnướcrửamặtchota.

KimLiênquaylạibảoLaiAn:

-Ngươivàotrongbảoahoànđemnướcrửamặtvàgươnglượcrađây.

LaiAnvânglờiđingay.KimLiênthấychậuhoaThụyHươngthìcóýngắtmấybôngđểcàiđầu,nhưngTâyMônKhánhngănlạimàbảo:

-Ấyđừngcómómáyvàonó,cómuốnthìđểtatặngchohainàng,mỗingườimộtbông.

NguyênlàlúctrướcTâyMônKhánhcóngắthaibôngThụyHương,cắmvàomộtbìnhnướcnhỏ,bâygiờvộiquayvàolấyrađưachohaingười.

KimLiênbảo:

-Thật làquýhoahơnngười, ngắthoachơi thì được,người ta càiđầulạicấm.

ĐangnóithìthấyXuânMaimanggươnglượcbằngbạctới,ThuCúcbưngnướcrửamặttới.TâyMônKhánhbảoXuânMai:

-NgươivàothưavớiTamnươnglàmờiTamnươngđánhvàikhúcnguyệtcầmchotanghe.

KimLiênbảo:

- Để tôi vào bảo Tam nương cho, lát nữa tôi cũng hát cho chàngnghechàngchotôithêmmộtbôngThụyHươngnữanhé.

TâyMônKhánhbảo:

-Đượcrồi,cứđiđi,látnữatasẽcho.

KimLiênbảo:

-Tôikhôngchịuđâu,chàngđánhlừatôithìsao?ChotôitrướcđirồitôivàobảoTamnương.

TâyMônKhánhcười:

-Thậtconnítquá.

Nóixongtự tayháichoKimLiên thêmmộtbôngnữa,KimLiêncàilên tóc rồi bước ra khỏi hoa viên, XuânMai đi theo. Nhưng ra tớicổngvườn,khônghiểunghĩsao,KimLiên lạisaiXuânMaiđi, cònmìnhthìđivòngvềphíasauhiênPhỉThúy,lắngtainghengóng.Bên

trongtiếngcườicủahaingườikhúckhíchvanglên,tiếngcườikhiếnchoKimLiênđứngngoàinghecũngđoánbiếtđượchaingườiđanglàmgì, bất giác đỏ bừngmặt, xấu hổ ghen tức. Lát sau,Kim LiênngheTâyMônKhánhnói:

-Vợyêucủataơi,danàngtrắngthật.

KimLiênmỉmcười.LátsaulạingheBìnhNhinói:

-Chàngơi,mấyhôm trướcngười emkhông khỏe, cứ thếnàoấy,hômnaymớithấyđỡ.

TâyMônKhánhhỏi:

-Saovậy?

BìnhNhikhẽđáp:

-Emđãcómang.

TâyMônKhánhvuimừngkhônxiết,bảo:

-Vậytạisaokhôngnóisớm:

KimLiêndangchúýnghethìNgọcLâutừtrongra,tớigầnKimLiênhỏi:

-Làmgìmàđứngởđâyvậy?

KimLiêngiậtmìnhquaylạixuatay,rồilạitiếptụcnghe,nhưngkhôngthấygìnữa,bèncùngNgọcLâuvòngraphíatrướcmàvào.TâyMônKhánhthấyhaingườithìxốclạiquầnáo.KimLiênhỏi:

-Tôiđitừnãyđếngiờcũnglâurồi,saochàngmảilàmgìmàkhôngrửamặtchảiđầu?

TâyMônKhánhbảo:

-Tacònđangchờahoànđemdầuthơmrarồimôirửamặt.

KimLiênbảo:

-Đúngrồi,chởdầuthơmrồihãyrửamặt,chàngrửamặtchokỹthìcóthểtrắngđượcnhưdangườitađấy.

TâyMônKhánhkhôngđểýlờiKimLiên,bènbướcrarửamặt.ĐoạnhỏiNgọcLâu:

-Nàngởtrongnhàlàmgìvậy?Saokhôngrađâychomát,đemđànrachưa?

NgọcLâuđáp:

-TôiđanggiúpĐạinươngxâumấychuỗihạttrai,cònđànthìXuânMainóđemrabâygiờ.

VừanóixongthìXuânMaiđemđàntới.TâyMônKhánhbảoXuânMaidọnrượurauống.NgọcLâubảo:

-BảoXuânMainómờiĐạinươngrađâychovui.

TâyMônKhánhbảo:

-Thôi,Đạinươngítuốngrượulắm.

Nóixongbảobangườithiếpngồivàobàn.KimLiênlàmnhưkhôngbiết,cứngồiởxa.NgọcLâugọi:

-Ngũthưthưtớiđâyngồichovuichứ.Ngồitrênđônsứđóvừalạnhmàlạikhôngêm.

KimLiênbảo:

-Khôngsaođâu,tôicóthaiđâumàphảigiữgìnquánhưvậy.

BìnhNhihơichộtdạnhưngkhôngnóigì.KimLiênnóivậy,nhưngcũngtớingồivớimọingười.

XuânMai đem rượu tới.Mọi người cùng rót uống.Rượuđược vàituần,TâyMônKhánhbảoXuânMaiđemđàntớiđưachoNgọcLâu,

lạisailấyđàntỳbàđưachoKimLiênrồibảo:

-Hainàngvừađànvừahátkhúc"XíchĐếđươngquyềndiệuTháihư"chotangheđi.

KimLiênbảo:

-Đâuđượcchúngtôimuốnhátbàigìthìhát,chứcóphảiconhátđâumàbắthátbàinàybàinọđược.VảlạichúngtôiđànhátmàLụcthưthưngồikhôngnhànhạthếkiahaysao?

TâyMônKhánhcười:

-BìnhNhicóbiếtđànhátgìđâu.

KimLiênbảo:

-Khôngbiếtđànhátthìngồigõpháchlàmnhịpkhôngđượcsao?

TâyMônKhánhcười:

-Thậtcônàylắmchuuyênquá.

NóixongsaiXuânMailấycáipháchbằngngàrađưachoBìnhNhi.NgọcLâuvàKimLiênvừađànvừahátkhúc"Nhạnquáxa",ahoànTúXuânđứngbênhầuquạt.Khúchátdứt,TâyMônKhánhtựtayrótrượuthưởngchomỗingườimộtchung.KimLiênkhônguốngrượu,chỉuốngnưóoclạnhvàăntráicây.

NgọcLâuthấyvậyhỏi:

-HômnaysaoNgũthưthưchỉănđồsốnglạnhvậy?KimLiêncườiđáp.

-Trongbụngtôikhôngcóthaicónghénthìsợgìđồsốnglạnh?

BìnhNhicúiđầuthẹnthùng,haimáđỏbừngkhôngnóiđượcgì.TâyMônKhánhlườmKimLiênbảo:

-Chỉđượccáimồmănnóibậybạlàkhôngaibằng.

KimLiêncườiđáp:

-Tôinóibậybạthìkệtôi,chàngđểýlàmgì.

Mọingườivừauốngrượuvừatròchuyện.Latsauthìmâyđenvầnvũrồimột trậnmưalớntướixuống,cảmộtkhuvườntrởnênxanhtươimátmẻ.Trậnmưaraomùahạquađi,đểlạivòmtrờitrongxanh.

TiểuNgoctừtrongchạyramờiNgọcLâuvào.NgọcLâunói:

-Đạinươngchogọitôi,chắclàxâumấychuỗihạttrai,đểtôivàokẻoĐạinươngđợi.

BìnhNhinói:

-Tôicũngvàoxemthưthưxâuhạttrai.

TâyMônKhánhbảo:

-Đểlátnữatôiđưamọingườivàoluôn.

Nóixong,lạibảoNgọcLâuđànlên,mọingườicùngvỗtayhátkhúc"Lươngchâutụ",hátrằng:

Trờigầnchiều.

Mưađổxuống.

Nướchồxaođộngnhiều.

Lúcmâytanmưadứt.

Nghethoangthoảngmùihươngsen.

Mảnhtrăngthượngtuầnnhôlên.

Mộtvùngphongcảnhthầntiên.

Trongphòngkhuê.

Mỹnhânlaumặtphấn.

Ngheđâuđâytiếngđànsáovanglừng.

Tưởngnhưtớivùngbăngsơnchưangườibiếtđến...

Mộtconvetrongbóngliễucấttiếng.

Mấyconđomđómtrướcsân.

Chiềutốithuyềnvề.

Cảnhhoànghônyêntĩnh.

Mâylơlửng,trăngchơivơi,ngườichưangủ.

Hátxong,mọingười lạihát thêmkhúc "Tiết tiếtcao".SauđóNgọcLâuđưacâyđànchoXuânMairồicùngBìnhNhivàonhà.KimLiêngọi:

-Haingườichờtôicùngđivớichứ.

NhưngTâyMônKhánhđãgiữKimLiênlạimàbảo:

-Khôngđiđâucả,tôikhôngchonàngđiđâu.

KimLiênbảo:

-Haingườikiađirồi,giữtôiởlạiđâylàmgì?

TâyMônKhánhbảo:

-Chúngmìnhrangọngiảsơnkiauốngvàichénrượuchovui.

KimLiênnói:

-Vừauốngxongcònuốnggìnữa,ởngoàinàymãi làmgì.ChàngthửsaiXuânMaiđilấyrượuxem,tôichắclànókhôngđemrượurachochànguốngnữađâu.

TâyMônKhánhcười,bảoXuânMaivàolấyrượu.XuânMaivânglờiđingay.KimLiềncầmcâyđànnguyệtđánhthửmộtkhúcrồibảo:

-Tôicũngmớihọcđượcítcâuđànnguyệt.TamnươngdạytôiđấyTâyMônKhánhbướctớiômKimLiênbảo:

-Tathíchđôibànchâncủanàngquá.

KimLiêncườikhanhkháchkêulên:

-Đồquỷlàmgìvậy?Cóđểtôibỏcâyđànxuốngkhông,vỡbâygiờ.

TâyMônKhánhbuôngtayra.KimLiênđểcâyđàntrênbànrồiquaylạiđùagiỡnvớiTâyMônKhánh.TâyMônKhánhvôcùngvuithích.ĐanglúchaingườilơilảthìKimLiênhỏi:

-HồinãychàngvớiBìnhNhichưathỏathíchhaysaomàbâygiờcònphảivuivớitôi?

TâyMônKhánhbảo:

-Chỉănnóihồđồ,hồinãytavớiBìnhNhicólàmgìđâu.

KimLiêncười:

-Chàngơi,tôilàngườithếnàochàngchưabiếthaysaomàlạiđịnhgiấutôi,cácngườilàmgìtôibiếthết.

TâyMônKhánhkéoKimLiênvàolòngbảo:

-Thôi,đừnghỏivớvẩnnữa.

Haingườiđùagiỡnhồilâu,KimLiênbảo:

-Mìnhragiànbồđàongồichơiđi.

Haingườisánhvaibướctrênnhữnglốinhỏtronghoaviên,quanhcomộthồi thì tớigiànbồđào,nơiđâycảnh trí thậtđẹp,hoa lámuônmàu,dướigiàncóbốncáiđônnhỏ.Haingườingồixuống,mùithơm

muônhoathoangthoảng,giómátnhẹthổi,khôngkhímátmẻ,khungcảnhdịudàng.LátsauthìXuânMaiđemrượuvàThuCúcđemmộtmâmhoaquảtồi.KimLiênhỏi:

-Saobiếtmàđemtớiđây?

XuânMaiđáp:

Chúngtôitrở,rathìkhôngthấygiagiavàNgũnươngđâukhôngngờlạiởđây.

NóixongcùngThuCúcbàyrượuvàhoaquảra.TâyMônKhánhépKimLiênuốngthậtsay.LátsauTâyMônKhánhlạimuốnuốngrượuNgũHương,liềnbảoXuânMaivàolấy.KimLiêndặnthêm:

-Ngươi lấychotacáigốirađây,tathấychóngmặtkhóchịu,đểtanằmmộtlát.

XuânMainói.

-Tôivừalấyrượuvừaômgốithìcòntaynàonữa?

TâyMônKhánhbảo:

- Ngươi bảo ThuCúc nó ôm gối, còn ngươimang rượu ra đây làđượcrồi.

XuânMaingúngnguẩymàđi.MãisaumớithấyThuCúcômchiếuvàmộtcặpgốirachoKimLiênnằm.KimLiêndặn:

-Bâygiờngươiracoiđóngcổnghoaviênlạirồiởngoàiđó,chừngnàotagọithìmớiđượcvào.

ThuCúcvânglờiđira.TâyMônKhánhđứngdậycởiáongoàimắcvàomộtbụihoa,quaylạithìthấychiếutrảithẳngbăngdướigiànbồđào,haicáigốiđặtsongsongvàKimLiênđangnằmnghỉ,taycầmquạtphephẩyđôibànchânnhỏmangcặphàilụađạihồng,TâyMônKhánhnằmxuốngngảnghiêngđùagiỡnmộthồirồicởiđôihàicủaKimLiênra,đặtchungrượuvàotrong,rồibảoKimLiêncùnguống.KimLiênđưatayđỡlấy,nhưngvìnằmtrêntaycầmkhôngvững,làm

rớt cả chiếc hài và chung rượu, rượu đổ ướt hết người, vội ngồinhỏmdậy,địnhgiỡnđánhTâyMônKhánh.ĐúnglúcđóthìXuânMaiđemrượuNgũHươngtới,thấycảnhđóthìđứngsữngmànhìn.TâyMônKhánh thấyXuânMai tới thình lình thìhổ thẹn,nhânKimLiênđịnhđánhnênbỏchạytớibênhòngiảsơn.KimLiênnhỏmdậyđuổitheo,nhưngXuânMaingănlạimàhỏi:

-Saoxiêmynươngnươngướthếtthếnày?

KimLiêncườichỉTâyMônKhánhđứngđàngxamàđáp:

-Ngươihỏichủngươiấy.

TâyMônKhánhchỉcười.KimLiênbảo:

-Khôngvềđâyđi,cònđứngđócườihaysao?

ĐoạnquaylạibảoXuânMai:

-Ngươivềphònglấyxiêmkhácchotathay.

XuânMainói:

-Ởđâycóchỗnàođểthayxiêm,chibằngvềphòngthayrồitrởlạiđâythìhơn.

KimLiênbảo:

-Muốnthaythìthaychứsợgì.Ngươicứvàolấychotađi.XuânMaivềphònglấyxiêmđưarathìthấyKimLiênđangngồitrênmộtphiếnđá,cònTâyMônKhánhthìvẫnđứngtrênngọngiảsơn,taycầmbìnhrượu,vừauốngvừacười.KimLiênvàohiênPhỉThúythayxiêm.TâyMônKhánhbảoXuânMaiđemrượuvàhoaquảlênngôiđìnhNgọaVântrênngọngiảsơn,XuânMaikhôngchịu,đáp:

-Việcgìphải lênmãi trênđó,uốngrượuvớiNgũnương tạiđây làđượcrồi.

TâyMônKhánhkhôngnóigì,giảvờsaychạytớiômXuânMai.XuânMaikêulên:

-Làmgìvậy?Ngũnươngrakìa.KhôngsợNgũnươngđuổiđánhsao?

TâyMônKhánhbảo:

-Rathìrachứsao.Ngũnươnglàmsaođánhđượcta.

XuânMaihỏi:

-Khôngsợbịđánhsaolạiphảichạylênngọngiảsơn?

HaingườiđanggiằngcothìKimLiêntừhiênPhỉThúybướcra,thấyhai người như vậy thì tự nhiên nổi cơnghen, cúi xuống lượmmộthònđánhỏnémTâyMônKhánh.Viênđánémkhôngtrúng,TâyMônKhánhnghetiếngđộngquaylạithấyKimLiênthìvộichắptayváimànói:

-Thôithôi,thachotôi,mìnhvàouốngrượuđi.Khônghiểunghĩsao,KimLiênlạimỉmcườibảo:

-BảocảXuânMaicùngvàouốngchovui.

TâyMônKhánhcười:

-Cảbachúngmìnhcùnguốngthìvuiquárồicòngì.

KimLiênbướclạigầnnói:

-Tôikhônguốngnữađâu,uốngđếnnỗicảngườiướtđẫmnhữngrượu,bâygiờcònuốnggìnữa.

TâyMônKhánhnóiđùa:

-Vậymàtôithấyngườinàngtoànmùidấm.

KimLiêndí ngón tay vào tránTâyMônKhánhmàcười,XuânMaithấyhaingườiquátựnhiênthìcóýngượngngùng,bènbỏlênNgọaVân đình trên ngọn giả sơn, TâyMôn Khánh gọi cũng không chịuxuống.TâyMônKkánhbảo:

-Ngươikhôngxuốngthìtabắtngươiphảixuống.Nóixongchạylênngọngiásơn.XuânMaichạyrasauNgọaVânđình,núpvàomộtchỗcànhláumtùm,nhưngTâyMônKkánhđãkịpnhìnthấy,chạytớiômnganglưngmàbảo:

-Ngươicònđịnhchạytớiđâunữa?

NóixongdắtXuânMaitrởxuốnggiànbồđào.Bangườicùngngồi.KimLiênbảo:

-XuânMaiuốngtírượunhé,chonótrấntĩnhtinhthần.

XuânMaiđáp:

-Trời nóng tôi khônguốngđược rượuđâu,để tôi uốngnước lạnhchokhỏe.

TâyMônKhánhbảo:

-Saolạiuốngnước,phảiuốngrượuchứ.

KimLiênnói:

-Nókhôngmangthaimangnghénthìuốngnướclạnhănquảsốngđượcchứsao,đâuphảinhưngườikhácsợhạitớicáibàothai.

TâyMônKhánhlườmKimLiên:

-Nếuvậythìtacũngkhôngchonànguốngnướclạnh.

Nóixongcẩmbìnhnướclạnhđổhếtracỏ.XuânMaingănlạikhôngkịp. Ba người ngồi trên chiếu rót rượumà uống. Lát sau nữa KimLiêncóvẻsay,thấyngườingâyngấtbènnằmxuốngnghỉ.TâyMônKhánhépXuânMaiuống thêmvàichénnữarồibảongồiquạtchoKimLiên,cònmìnhthìtiếptụcuốngrượu.TâyMônKhánhuốngtớilúchaimắtdíplạithìnằmramàngủ.XuânMaithấycảhaingườiđềusaythìcứngồiyênmàquạt.Látsaunghecótiếngngườigọi,XuânMaichạyramởcổngvườn,thìraBìnhNhi.

TâyMônKhánhđãchợpmắtđượcmột lúc,nghetiếnggọi thì thứcdậy, thấyKimLiênvẫnngủthìbứtmộtngọncỏngoáyvàotai.KimLiênđangngủthấyngứatai, tưởnglàcongìbayvào,đưatayđuổirồilạingủtiếp.TâyMônKhánhcườimộtmìnhthúvị,rồibẻmộtcọngkhác, cắm vào tai Kim Liên. Kim Liên choàng tỉnh, hoảng hốtmóccọngcỏvứtđirồikêuầmlên.TâyMônKhánhđãkịpchạy,núpvàomộtbụicây.XuânMaingheKimLiênkêuthảngthốtvộichạylạixem,khôngthấyTâyMônKhánhđâuthìbiếtngaychínhTâyMônKhánhđãtrêuKimLiênbènhỏiKimLiên:

-Chuyệngìvậy?

KimLiênđáp:

-Đangngủkhôngbiết cóvậtgìhaycongì chạyngayvào tai,ghêquáđimất.

XuânMaibảo:

-Giagiađùađấy,nươngnươngđừnghoảng.

Nói xongđi tìmTâyMônKhánhdẫn lại. TâyMônKhánh cười bảoKimLiên:

-Aibảonàngngủsaynhưchếtvậy?Tanghĩrằngchỉcócọngcỏđólàgọinàngđậyđượcmàthôi.

KimLiêncười:

-Chỉđượccáitínhnghịchlàkhôngaibằng.Làmngườitahếtcảhồn.Bâygiờvẫncònmộtcọngcỏ lọt trongtaingứagầnchếtmàkhônglấyrađượcđâynày.

TâyMônKhánhbảo:

-Đểtalấychonàngkhỏingứa.

Nói xong tới lấy ngón tay khều ra, nhưng không được. Tây MônKhánhbảo:

-Cólẽphảilấykimtrongcâytrâmmàkhềumớiđược.

KimLiênsợđau,khôngchịu.XuânMaibảo:

-Khôngsaođâu,phảidùngkimđómớikhềucọngcỏrađược.

Nóixongđưacây trâmchoTâyMônKhánh.TâyMônKhánhkhềuđược cọng cỏ ra ngay, đưa cho Kim Liên coi. Kim Liên cầm ngaycọngcỏnémTâyMônKhánh,nhưngkhôngngờtrúngmắt.TâyMônKhánhdụimắtnổisùngmắng:

-À,conkhốnnàycảgannhỉ.

KimLiênchỉmuốnđùa,khôngngờTâyMônKhánhmắngthật,thìtứcquábật khóc.TâyMônKhánh thấyvậybèn tươi cười rút khăn launướcmắtchoKimLiên,rồibếxốcvàophòng,bảoXuânMaidọntiệcrượu.

Haingườivuisaytớikhuyamớiđingủ...

Hồi29

ĐÔIHÀIRẮCRỐI

Hômsau,TâyMônKhánhdậytrước,lênphòngkháchuốngtrà.MãisauKimLiênmớidậy,quơchân tìmhài không thấy,bènhỏiXuânMai.XuânMaiđáp:

-Tốihômqua,giagiabồngnươngnươngvàothìThuCúccóphậnsựthudọncácthứtrongvườn.

KimLiêngọiThuCúcrahỏi.ThuCúcđáp:

-Hômquatôiđâucóthấynươngnươngmanghài.

KimLiênbảo:

-Màynóithếmàngheđược,taokhôngmanghàithìđichânkhôngà?

ThuCúcnói:

-Nếuvậythìởtrongnhànàychứsaolạikhôngthấy.

KimLiênbựcmình:

-Khôngthấynêntamớiphảihỏimàychứ,màycóđitìmhaykhông?

ThuCúctìmkhắpnhàcũngkhôngthấy.KimLiênbảo:

-Chẳnglẽnhànàycóma,rồimanógiấucủata?Cóđôihàicủatamàcũngthấtlạcthìnuôichúngbaytrongnhànàylàmgì?

ThuCúcnói:

-Haynươngnươngbỏquêntronghoaviênrồi.

KimLiênbảo:

-Màynóilạ,hàimangchântaomàlạiởtrongvườnlàthếnào?

TuynhiêncũngbảoXuânMai:

Ngươicùngconkhốnnàyrahoaviênthửtìmlạicoi.TìmkhôngthấythìbắtconThuCúcraquỳngoàithềmchota.

Haiđứadắtnhauvàovườn tìmkiếmkhắpnơi,kểcảdướigiànbồđàonhưngcũngkhôngthấy.

XuânMaibảo:

-Mày thật không được cái tích sự gì, bây giờ biết tính sao hay làchạyquaVươngmamamuamộtđôithếvàovậy.

ThuCúcphànnàn:

-Khônghiểuaiđã lấyđôihàicủanươngnương,quả là tốiqua tôikhôngthấynươngnươngmanghàivềphòng.HaylàchiềuquachịmởcổngvườnchoLụcnươngvàorồichịđưađôihàichoLụcnươngchăng?

XuânMainổigiậnmắng:

-Màyănnóingungốcquá,saotaolạiđưahàicủaNgũnươngchongườikháclàmgì.VảlạitốiquaLụcnươnggọicổngnhưngtaocómởđâu.Màylodọndẹpchiếuvàgối tốiqua,chắcmàysơsótnênmớimất,bâygiờlạiđịnhđổbậyđổbạchotaohaysao?

NóixongdẫnThuCúcvàothưa:

-Tìmkhôngthấy.

KimLiênbắtThuCúcraquỳngoàithềm.ThuCúckhócnói:

-Xinđểtôivàovườntìmlạixemsaođã,rồixinchịuphạtsau.

XuânMainói:

-Trongvườnđãtìmkhắpnơirồi,đếncảcâykimcũngtìmthấyđược

chứđừngnói.

ThuCúcbảo:

-Cứđểtôitìmlạimộtlầnnữa,tôitìmkhôngthấythìnươngnươngđánhtôichứviệcgìđếnchịmàchịphảinóilôithôi.

KimLiênbảo:

-Đượcrồi,ngươicứđicùngvớinó lầnnữaxemnócòntìmởđâuchora.

XuânMaihậmhựccùngThuCúctrởlạihoaviên.ThuCúcđitìmthậtkỹ càng khắp nơi nhưng vẫn không thấy. XuânMai bèn đánh ThuCúchaibạttairồidẫnvề,nhưngThuCúcđòivàomộtngôinhàmátởcuốihoaviênđểtìm,vìnơiđóchưatìm.XuânMaibảo:

-Nơiđólàphòngnghỉngơiriêngcủagiagia,hômquaNgũnươngcótớiđóđâumàtìm.

NhưngThuCúckhôngchịu,nhấtđịnhtớitìm.Tìmkhắptrongphòngcũngkhôngthấy,ThuCúcmởmộtcáirươngra,XuânMaigắt:

-Rươngđó đựng sách vở và các tấm thiếp của gia gia chứ có gìtrongđómàtìm.

ThuCúcvẫn lúihúi tìm, thấymộtgóigiấybènmở ra,bên trong làmộtđôihàimàuđạihồngxinhxắn,đôihàithêuhoađúnglàcủaKimLiên,bènđưachoXuânMaicoimàbảo:

-Khôngthấylàgìđây,vậymàvừarồichịdámđánhtôi.

XuânMaicầmlấycoilạirồilẩmbẩm:

-ĐúnglàhàicủaNgũnương,nhưnglàmsaolạilạcvàođâyđượclạthật.

HaiđứaquayvềthưavớiKimLiên,KimLiênhỏi:

-Thấyrồihả?ởđâuvậy?

XuânMaiđáp:

-Trongrươngđựngsáchvàthiếpcủagiagiagiatạicănphòngmátcủahoaviên,lạiđượcgóibằnggiấyhoacẩnthận.

KimLiêncầmđôihàilêncoithìthấyđúnglàbằnglụahoađạihồngtứquý,thêukimtuyếntrắng,nhấtnhấtđềugiốngynhưhàicủamình,nhưngcáidâyvàkhóacộthàithìhơikhácđôichút,củamìnhthìdâycộtmàulục,màđôinàythìdâycộtlạimàuthúylam,bènxỏthửthìthấyhơichật.KimLiênbiếtngayđólàđôihàicủaHuệLiên,nhưngkhônghiểutạisaolạiởtrongrươngsáchcủaTâyMônKhánh.Ngắmnghíamộthồi,KimLiênbảo:

-Thứnàykhôngphảicủata.ConThuCúcmauraquỳngoàithềmđi.

LạibảoXuânMai:

-Bưngmộtkhốiđá,bảonóđộilênđầuchota.

ThuCúckhóclóc:

-Khôngcủanươngnươngthìcủaai?Ấylàtôitìmramàcònbịphạt,nếutôikhôngtìmrathìcònbịhànhhạđếnthếnàonữa.

KimLiênquát:

-Conkhốncâmmiệngđi,đừngcónhiềulời.

Thu Cúc tức tưởi đi ra ngoài thềm quỳ xuống, Xuân Mai đặt mộtphiếnđánhỏlênđầuThuCúcrồiquayvàohầuhạKimLiên.

Cũngsánghômđó,KínhTếtừngoàitiệmcầmmộtcáivòngbạcvềnhà,đi tớicổnghoaviênthìmột têngianhâncónhiệmvụsănsóchoaviênchặnlạihỏi:

-Cậucócáigìvậy?Chotôiđượckhông?

KínhTếđứnglạiđáp:

-Cáinày làcủangười tađem tớicầm lấy tiền,chomàysaođượcTêngianhânnói:

-Chotôiđi,tôiđổichocáinàyhaylắm.

KínhTếbảo:

-Cáinàylàcủangườita,nếumàymuốnthìđểtaochomàycáikhác,nhưngmàycócáigìmàbảolàhaylắm?Đưataocoithửđã.

Têngianhânbèn luồntayvàobụng lấyramộtđôihàiđạihồngrấtxinhđẹp,đưachoKínhTếcoi.

KínhTếcầmcoirồihỏi:

-Ởđâuvậy?

Têngianhâncườikhìkhìđáp:

-Cậuơi,đểtôinóicậunghe.Chiềuquađó,giagiacùngNgũnươnguốngrượuvuichơidướigiànbồđào.GiagiacởihàicủaNgũnươngramàđùagiỡnrồibỏđi.Sángsớmhômnayquéttướctrongvườn,tôimớinhặtđượcđó.

Kính Tế ngắm kỹ, thấy đôi hài cong như vừng trăng thượng tuần,hồngnhưmàusen,nhỏchừngbatấc,thìbiếtđúnglàcủaKimLiên,bènbảo:

-Đượcrồi,màychotaocáinàyđi,ngàymaitaođemchomàymộtcáivòngbạc.

Têngianhânnói:

-Cậuđừngđánhlừatôiđấynhé,ngàymaigặpcậulàtôiđòiđó.

KínhTếbảo:

-Taomàđánhlừamàyhaysao?

Têngianhâncườikhìkhìbỏđi.KínhTếngẫmnghĩ:

"Mấylầnmìnhgiỡncợtvớinàng,nàngkhôngthuậnlắmnhưngcũngkhôngphảnđối,nayđôihàinàyđãlọtvàotaymình,thìmìnhthửmộtlầnnữaxemsao".

Nghĩxong,KínhTếbỏdôihàivàotayáorồitớiphòngKimLiên.TừxaKínhTếđãthấyThuCúcđangquỳngoàithềm,haitayđỡphiếnđátrênđầu,bènbướctớicườihỏi:

-Saolạthếnày?BộtínhlàmbàNữOađộiđávátrờihaysao?

KimLiênđangởtrênlầu,nghetiếngđànông,bènhỏiXuânMai:

-Ainóicáigìdướiđóvậy?

XuânMaingóđầunhìnxuốngrồiđáp:

-CậuTrầnđanghỏiThuCúcđó.

KimLiênngóđầurabảo:

-CậuTrầnà,trênnàykhôngcóai,mờicậulênchơi.KínhTếmừnglắm, bước vội lên, thấyKim Liên đang chải đầu trước gương, bènkéoghếngồimàngắm.Cảmộtsuối tóchuyềnchảydàixuống, tỏamùithơmngát.Nhữngngóntayngọcvuốttheosuốitóc,rồitrầmngàlược bạc thoăn thoắt chải xuống, những cánh hoamai côi cài lên.Chảiđầuxong,KimLiêngọi:

-XuânMaià,đemtràrachứ.

KínhTếmỉmcườiyênlặng.KimLIênhỏi:

-Cậucườicáigìvậy?

KínhTếđáp:

-TôicườivìNgũnươngkhôngnhìnthấynhữngvậtmàNgũnươngmuốntìmkiếm.

KimLiêncười:

-Lạiănnóidấmdớrồi,tôikhôngthấythìkệtôi,ănnhằmgìtớicậu?Màtôitìmkiếmcáigì,làmsaocậuhiểuđược.

KínhTếvờnóidỗi:

-Tôiđemtâmcanchânthànhcủatôimànói,nhưngnươngnươngkhôngmuốnnghethìđểtôiđivậy.

Nóixonglàmbộđứngdậyđịnhxuốnglầu.KimLiênbướctớigiữlại:

-Đồquỷ,convợLaiVượngnóchết rồi, khôngcònaiđể tơ tưởngnênmớitớiđâytròchuyệnchứgì?Mànày,cậubảolàtôikhôngthấycáigìvậy?

KinhTếbènlấytrongáorađôihàimàcườihỏi:

-Nươngnươngcoi,cáinàylàcủaaiđây?

KimLIênkêulên:

-Quỷsứ,hóaralàcậuăncắpcủatôi,vậymàtôichửimắngahoàntừsángtớigiờ,lạiđangphạtnónữa.

KínhTếbảo:

-Làmsaotôiăncắpđược?

KimLiênnói;-Nhànàycònaiđượcravàotựnhiênnữa?Chínhcậuđãtớiđâyáncắpcủatôi.

KínhTếbảo:

-Nươngnươngnóivậymàngheđượchaysao?Mấyhômnaytôicótớiđâyđâumàbảolàtôiăncắp?

KimLiênnói:

-Đồquỷ,đểrồitôinóivớichavợcậulàcậuăncắphàicủatôi,xemcậutrảlờirasao.

KínhTếcười:

-Thìnươngnươnggiỏicứnóivớigiagiađi.

KimLiênnói?

-Chứtôisợgìcậu?Cậucònnhiềutộilắm,nhấtlàcáitộichọcghẹotántỉnhconvợthằngLaiVượnglúctrước.Bâygiờthìtrướchếtphảitrảlạiđôihàichotôiđã,rồiphảinóinguyêndotạisaomàcậulạicóđược.Nóithậtthìtôithacho.

KínhTếbảo:

-Nươngnương làngườibiết điều, tất nhiên cưxửcũngbiết điều.Nươngnươngmuốnlấyhàilạicũngdễ,xinđổimộtvậtgìchotôilàxong.Cònkhôngthìthiênlôicóđánhchết,tôicũngkhôngchịutrả?

KimLiênnói:

-Áàgiỏithật,hàicủatôithìphảitrảlạichotôi,cònđòiđổichácgìbâygiờ?

KínhTếbảo:

-Ngũnươngà,xinđổichotôicáikhăntaythơmthocủaNgũnươnglàđượcrồi,tôisẽxintrảđôihàilại.

KimLiênnói:

-Nếuvậythìmai tôi tìmmộtcáikhácchocậu,chứcòncáinàygiagianhhìnquenmắtlắmrồi,chocậusợkhôngtiện.

KínhTếbảo:

-Nươngnươngcóchotôicảtrămcáikháctôicũngkhônglấy,tôichỉxincáikhănmànươngnươngđangdùngđâythôi.

KimLiêncười:

-Đồchếtdịch,tôicũngkhôngđủhơisứcgiằngcovớicậunữa.

Nóixongrúttrongtayáoracáikhănnhỏbằnglụabạchthêuhoađàomàuhồng,chữkimtuyếnbạc,đưachoKínhTế.KínhTếmừnglắmvộiđưataynhậnvànóilờicảmtạ.KimLiênlườmKínhTếmàdặn:

- Nhớ giấu kỹ đấy nhé, đừng để đại thư của cậu biết, cô ấy cũngmồmmiệngkhôngvừađâu.

KínhTếcười:

-Tôibiếtrồi,nươngnươngkhôngcầnphảidặn.

ĐoạnđưađôihàichoKimLiên,đồngthờikểlạilờicủatêngianhâncoivườnvềtrườnghợpnhặtđượcđôihài.KimLiênnghexongmặtđỏbừngnói:

-Thằngnôtàiđóláothật,dámđemhàicủatôirađổichácvớicậu,đểtôinóivớigiagiachonómộttrận.

KínhTếvộibảo:

-Đâuđược,đánhnóthìlòiravụcủatôihaysao?Xinnươngnươngchớcónóigìvớigiagialàmgì,thachonóđi.

KimLiênnói:

-Thalàmsaođượcmàtha?Nhấtđịnhtôikhôngthanó.

KínhTếhoảngsợhếtlờicanngăn.HaingườiđangdùngdằngthìLaiAntớithưa:

- Gia gia đang cho tìm cậu để viết gì kia kìa. Gia gia đang đợi ởphòngkháchđó.

KínhTếvộiđứngdậyđingay.KimLiêntiễnKínhTếxuốnglầurồisaiXuânMailấyroiđểđánhThuCúc.ThuCúckêulên:

Tôiđãtìmđượchàirồi,saonươngnươnglạiđánhtôi?

KimLiênbướcra,chìađôihàicủamìnhdoKínhTếđemlạichoThuCúccoirồibảo:

-Cáithứnhơbẩnđómàmàybảolàcủatahaysao?Đôinàymớilàcủata.

ThuCúctrợnmắtlênmànhìnrồinói:

-Saolạikỳquáithếnày?Mànươngnươngcónhiềuhàichứcóphảichỉcómộtđôiđâu.

KimLiênquát:

-Màyđemhàicủaaivềrồibảolàcủatao,bâygiờlạidámnói láo,taocónhiềuhài, nhưngchẳng lẽhômqua taocóbốncái chânđểmanghaiđôihàimộtlúchaysao?

NóixongtúmlấyThuCúcđánhmườiroiđauđiếng.ThuCúcbướcra,khócbùlubùloa,bảoXuânMai:

-Đây là tạimày hết,màymở cổng hoa viên cho người ta vào lấytrộm,rồiđổtộichotaođểnươngnươngđánhtao.XuânMaimắng:

-MàycóphậnsựÔmchiếuvàgốivàotốiqua,màybỏđôihàicủanương nương lại nên mới lọt vào tay người khác. Nương nươngđánhmày làđúng rồi,màycònoán tao là làmsao?Nươngnươngcòn thươngmày nênmới đánhmày đó, nếu không nương nươngthưavớigiagiathìthửhỏimàycótanxươngnátthịtkhông?

ThuCúcnghevậythìsợ,bènimlặngbỏđi.

Trong khi đó Tây Môn Khánh gọi Kính Tế lên để viết thiếp chúcmừng,gửiđitheolễvật.VìHạThiênhộvừađượclàmChưởnghìnhChánhThiênhộtạisởĐềhìnhHoàiAn.HômnaycácgiớichứctronghuyệncùngbạnbèthânthuộclàmtiệctiễnđưaHạThiênhộđinhậmchứcmới.Xongxuôi,TâyMônKhánhsaiĐạiAnđem lễvậtđi, rồibảogianhândọncơm ra, cùngKínhTếăncơmnói chuyện.CơmxongTâyMônKhánhtớiphòngKimLiên.KimLiênkểlạichuyệntêngianhângiấuđôihàicủamình,đoạnnóithêm:

-Cũngtạichànghết,banngàybanmặtmàtháocảhàicủangườitađểchothằngkhốnđógiấyđi.

Sángnàynóđịnhđemrangoàichắclàđểbán,maymàtôibiếtnêngọivào lấy lại chứkhông thìbiếtđâumà tìm.Chàngphảiđánhnómộttrậnmớiđược,đểtừnaynóchừacáithoiiđódi.

TâyMônKhánhkhôngnóigì,chạyrangoài,chogọitêngianhâncoivườntới,thẳngtayđánhđấm.

Têngianhânrốnglênđauđớn.TâyMônKhánhđánhtớilúctêngianhânnằmimdướiđấtmớithôi.Têngianhânngấtđi,haivợchồngLai Chiêu vội chạy tới cứu, lát saumới tỉnh, nhưngmặtmày toànmáu.VợchồngLaiChiêubèndẫnvềphòngsănsócvàhỏinguyêndo, lúcđómớibiết làdochuyệnnhặthàicủaKimLiênmàranôngnỗi. Tên gia nhân này lại là con của vợ chồng Lai Chiêu nên haingườigiậnKimLiênlắm.

Liền trongmấyhôm,vợLaiChiêuđi rađivào trongnhà trongbếpđềuchửiđôngmắngtây,đámèoquèochórằng:

-Condâmphụkhốnkhiếp,contaođâucóthùoángìvớinó,vảlạicon taomớimườimộtmườihai tuổidãbiếtgìđâu,vậymànỡỏnthótđểchonóbịđánhsặcmáumồmdồnmáumũi,thừasốngthiếuchếtnhưvậybaogiờkhông.Condâmtrờiđánh thánhvậtdiều thaquạmổđólàghêlắm.

TuynhiênnhữnglờiđókhôngtớitaiKimLiên.

Hômđósaukhiđánhtêngianhân,TâyMônKhánhtrởvàovớiKimLiên,thấyKimLiênmangđôihàixanhthìbảo:

-Saolạimanghàimàunày,khócoiquá.

KimLiênđáp:

-Tôichỉcómộtđôimàuhồng,bịthằnggianhânđógiấuđinênphảimangtạmđôinày.

TâyMônKhánhbảo:

- Ngày mai nàng bắt đầu làm thêm một đôi mới màu hồng, nàngkhôngbiếtlàtachỉthíchnàngmanghàimàuhồnghaysao?

KimLiênnói:

-Nhắctớihàimàuhồngtôimớinhớ.

ĐoạnquaylạibảoXuânMai:

-Ngươivàolấyđôihàilúcnãyrađâyxemgiagiacónhậnrakhông?

XuânMaiđưađôihàicủaHuệLiênra,TâyMônKhánhnhìnrồibảo:

-Tađâucóbiếthàinàycủaai.

KimLiêncườinhạt:

-Chàngnhìnmàkhôngnhậnrahaysao?Thôiđừngvờvịtnữa,củaconvợthằngLaiVượngchứcòncủaaivàođây.Đôihàìnhơbẩnđócoivậymàquýlắm,nếukhôngthìsaolạigóikỹ,cấtcẩnthậnchungvớisáchvởvàcáctấmthiếptrongrương.Đôinàyquýlắm,saocondâmphụchếtđimàkhôngchonóđemxuốngAtỳđịangụcluôn,haycòngiữlàmkỷniệm.

LạichỉvàoThuCúcmàbảo:

-Conkhốnnàynótìmrađấy,tôiđãđậpchonómộttrậnrồi.

LạibảoXuânMai:

-Màyliệngđôihàinàyđichokhuấtmắttao.

XuânMailiệngđôihàicủaHuệLiênrangoàisânrồibảoThuCúc:

Thưởngchomàyđểmàymangđó.

ThuCúcchạyranhặtđôihàibảo:

-Đúng làcủanươngnươngmàsao lại liệngđi,vả lạichân tôi làm

saomangvừa.

KimLiênngồitrongngheđượcbènquát:

- Con khốn kia, mày nói cái gì vậy? Mày gọi dâm phụ là nươngnươngphảikhông?Condâmphụđólàvợcủachủmàyphảikhông?Nếukhông,saomàyquýđôihàiđóthế?Ngườitađãliệngđimàmàycònnhặtlên?Conkhốnnạn,đồphảnchủ.

ThuCúcimlặngcầmđôihàirangoài,nhưngKimLiêngọigiậtlạimàbảo:

-Đemcondaolênđây,đểtachémtanđôihàikhốnnạnđóra,đểchocondâmphụHuệLiênmuônkiếpcũngkhôngđượcsiêusinh.

ĐoạnquaybảoTâyMônKhánh:

-Chàngnghevậythìđaulònglắmphảikhông?

TâyMônKhánhcười:

-Nàngmuốnlàmgìthìcứlàm,tôichẳngnghĩgìcả.

KimLiênnói:

-Nếuquảchàngkhôngnghĩgìtớiconkhốnđóthìchàngthềđi,chỉsợkhôngdámthềmàthôi.Tôibiếtquámà,conkhốnđóđãchết,vậymàchàngcòngiữđôihàicủanóđểsớmtốiđemranhìnngắmmàtưởngnhớđếnnó,cònchúngtôiđâythìcoinhưbỏ.Chàngđãkhôngnghĩđếnchúngtôithìlàmsaobảochúngtôimộtlòngchungthủyvớichàngchođược.

TâyMônKhánhphátvàovaiKimLiênrồicườibảo:

-Thôiđi,đừngghentuôngkhócoi,lúcnócònsống,tachưathấynóthấtthốđiềugìvớinàngcả,naynóchết,nàngcũngkhôngnênnóigìnữa.

Nóixongleolêngiườngmàngủ.

Hồi30

CẢNHÀXEMTƯỚNG

Hômsau,KimLiênđemhộpkimchỉvàđồkhâurahiênPhỉThúyđểmaymộtđôihài.Vừavẽtrênlụađểcắt,KimLiênvừabảoXuânMaimờiBìnhNhitới.BìnhNhitới,thấyKimLiênđanglúihúivẽkiểuthìhỏi:

-Thưthưđịnhmaygìvậy?

KimLiênngẩnglêncườiđáp:

-Đangtínhlàmmộtđôihàibằnglụahồng,mũihàithêuhình"Anhvũtríchđào".

BìnhNhibảo:

- Tôi cũng có ít gấm hồng, để tôi cũng làmmột đôi, ngồi đây làmchungvớithưthưchovui.

Nóixongsaiahoànvềphòngđemgấmvàhộpkimchỉtới.KimLiênvẽkiểuxong,đứngdậybảo:

-Thưthưcứngồivẽkiểuđi,đểtôivàogọiTamthưthưrađâycùnglàmchovui.HômquaTamthưthưcũngnóilàmuốnlàmmộtđôihài.

Nóixongbước ra,NgọcLâucũngđangsửasoạnvậtdụngđể làmhài,thấyKimLiêntớithìhỏi:

-Điđâusớmvậy?

KimLiênđáp:

-Hômnaytôidậysớmlắm,giagiacũngrangoạithànhcóviệcrồi.TôirủBìnhNhirahiênPhỉThúy làmđôihài,bâygiờtớirủ thưthưcùng ra đó làm cho vui. Thư thư cũng đang định làm hài đó phảikhông?Địnhchọnmàugìvậy?

NgọcLâuđáp:

Nhưhômquatôinóiđó,tôicũngphảilàmthêmmộtđôi, lầnnàytôiđịnhlàmmộtđôihàibằngđoạnmàuhuyền.

KimLiênhỏi:

-Phảithêuhoachứgì?

NgọcLâuđáp:

-Tôithìkhôngtrẻtrungnhưcácthưthưnênchỉthêuhoađứngđắn,chứ không thể xanh xanh đỏ đỏ được. Tuy nhiên tôi sẽ viền xungquanhbằngsamàuxanh.Vậycóđượckhông?

KimLiênbảo:

-Vậycũngđược, thôi thư thưxếpđồđi,BìnhNhiđangđợi chúngmình.

NgọcLâubảo:

-Thìcứngồiđâyuốngchungtràđã.

KimLiênnói:

-Chođemtràrađóuốngcóphảihơnkhông?

NgọcLâudặnLanHươngphatràđemrahoaviênrồicùngKimLiênbướcra.Nguyệtnươngngồitrướccửaphòngnhìnrathấyhaingườihỏi:

-Haingườiđiđâuvậy?.

KimLiêncườiđáp:

-HaichúngtôicùngBìnhNhirủnhaulàmhàimàmang.

NóixongcùngNgọcLâuđithẳng.Tớinơi,bangườicùngngồikhâuhài,tròchuyệnvuivẻ.LátsauNgọcLâuhỏi:

-Ngũ thư thưà,khikhông tựnhiênchúngmình lạicóýđịnhcùngnhaulàmhàimộtngàythếnày?

KimLiênđáp:

-Hômquavìđôihàicủatôibịthằnggianhânăncắpnêngiagiabảotôilàmthêmmộtđôinữa,màphảilàmàuhồngmớiđượcNgọcLâunói:

-Ờ,nóichuyệnmấthàitôimớinhớ,cũngvìchuyệnđómàhômquagiagiađánhtêngianhânngấtđi,sặccảmáumồmmáumũi.Mẹnóra đằng sau cứ chửi là con dâm phụ, con khốn nạn nào gây nênchuyệnđó,thôithìđủthứ.Tôinghemàkhôngbiết làchửimắngai.Sauđótêngianhânvào,Đạinươngmớihỏi:

"Hômquatạisaogiagialạiđánhngươi?"Têngianhânmớinóilànólượmđượcđôihàitrongvườn,rồiđổichoTrầnhiềntếlấycáivòngbạc,vậymàkhônghiểuainóichogiagiabiếtmàđánhnóthừasốngthiếuchết.NóđápxongrồibỏđitìmTrầnhiềntếđểđòicáivòng.KimLiênhỏi:

-Đạinươngkhôngnóigìhaysao?

NgọcLâuđáp:

-Cóchứ,Đạinươngnóinhiềulắm.Nóilàgiagialàmquá,mớiđâyvìchuyệnLaiVượngmàkhiếnHuệLiênphảichếtoan,bâygiờvìmộtđôi hàimà làm loạn nhà lên.Đại nương lại bảo là hài thìmangởchân,làmsaotêngianhâncóthểnhặtđược,chắclàuốngrượusayrồiđùanhaunênmớituộtrađược.Nhưvậyđãkhôngbiếtxấuhổlạicòngâychuyệnnữa.KimLiênsasầmnétmặtlạibảo:

-Chuyện thằng LaiVượngmưu cầmdaogiết chủ khôngđáng nóihaysao?HômthằngLaiHưngtớibáotinthìcócảTamthưthư.Ởđó,đãngherõhết.Chuyệnnhưvậymàkhôngnóisaođược?Khôngnóiđểrồigianhângiếtchủhaysao.GiagiađuổithằngLaiVượngđixamới làyên.Convợnónhớthươngchồng,nómuốnchếtthìchonóchết,có liêncangì tớiai.Vậymàngườinàocũngbảo là tại tôinênnóchết.

Rồibâygiờchuyện thằnggianhânbịđòn,cũngbảo là tại tôinữa.Mọichuyệnxảyratrongnhànàyđềutạitôicảhaysao?

NgọcLâu thấyKimLiênmặtmũiđỏbừng thìbiết làKimLiênđangtứcgiậnlắm,bênbảo:

-Thưthưà,tôivớithưthưlàchỗchịem,nênngheđượcchuyệngìlàtôinóilạichothưthưnghe.

Nhưngthưthưnghexongthìnênđểbụng,đừngnóiralàmgì.

KimLiênimlặng.

-Chiềuhômđó,TâyMônKhánhvề,KimLiênkể lạimọichuyệnrồinói:

-VợLaiChiêunóchửigiagiavềvụconnóbịđònđó.Nónóigiagiađủđiều,tôikhôngdámnhắclại.

TâyMônKhánhlậptứclênphòngkhách,chogọivợchồngLaiChiêuvàđứacontới,mắngchomộttrậnvàtrụcxuấtrakhỏinhà.Nguyệtnươngphảichạyracangiánhếtlời,TâyMônKhánhmớichịuđểchovợchồngLaiChiêuvàđứacon racoisóccănnhàcủaBìnhNhiởđườngSưTử,vàcấmtừnaykhôngđượcđặtchânvềnhà.

NguyệtnươngbiếtchuyệnnàycũngdoKimLiên thìgiậnghétKimLiênlắm.

Mộthôm,TâyMônKhánhđangngồiởtạiphòngkháchthìBìnhAnvàothưa:

-ChugiaởphủThủBịcósaingườiđưamộtvịthầytướngtới,tênlàNgôThầntiên,hiệnđangđứngchờởngoài.

NóixongđưatấmthiếpcủahọChu lên,TâyMônKhánhxemxongbảo:

-Chomờivào.

NgôThầntiên,khănáođạomàuxanh,chânđidépcỏ,tayphephẩyquạt,phiêudiêuđivào.HọNgôtrạcngoạitứtuần,cócốtcáchthầntiên, thânnhưcây tùng, tiếngnóinhưchuông, lúcngồi thìnhưcâycung,cònkhiđi thìnhẹnhưgió lướt, lạigiỏi thiênvănđịa lý, thôngthạokhoaâmdươngtướngsố.TâyMônKhánhthấyNgôThầntiênvào,vộibướcrangoàithềmnghênhtiếp.NgôThầntiêncũngváidài.Hai người vào phòng kháchan tọa, gia nhânđem trà ra. TâyMônKhánhhỏi:

-Chẳnghaytiênsinhcaodanhquýtínhlàgì,quýquántạinơinào,vàlàmsaoquenbiếtvớiChuđạinhân.

NgôThầntiênnghiêngmìnhđáp:

-BầnđạohọNgôtênThích,đạohiệulàThủChân,nguyênquánlàhuyệnTiênDutỉnhTriếtGiang,từnhỏđãxuấtgiatheothầyhọcđạotại TửHưQuanởThiênĐàiSơn.Gầnđây tôi vându cácnơi, rồimuốnđến tìmđạo tạiĐạiSơn,nênghéngangđây, tới chữabệnhmắt cho phu nhân của Chu Tướng công, rồi nhân đó Chu Tướngcônggiớithiệutôitớiquýphủđây.

TâyMônKhánhhỏi:

-Chẳnghay lão tiên thônghiểunhữngpháiâmdươngtướngphápnào?

NgôThầntiênđáp:

-BầnđạotinhthôngvềMaytướngphápvàLụcNhâmthầnkhóa,lạithườngchothuốccứungười,nhưngkhôngmàngtiềnbạcthếgian.

TâyMônKhánhlấylàmkínhtrọnglắm,nói:

-Nhưvậymớilàthầntiên.

Đoạnquaylạisaigianhândọnbànđãitiệcchay.

NgôThầntiênbảo:

-Bầnđạochưađoánđượccâugì,đâudámnhậntiệcchay.

TâyMônKhánhcười:

Lãotiêntừxatớiđây,bổnphậnchúngtôilàphảithiếtđãi,thỉnhlãotiêndùngquarồicoichotôisaucũngkhôngmuộn.

Nói xongmờiNgôThần tiên sang bàn tiệc chay, tựmình ngồi thùtiếp.Látsau,mờiquabàn trêndùng trà, rồibảogianhânđembútnghiênra.NgôThầntiênbảo:

-Bâygiờ,xinđạinhânchobiếtngàysinhthángđẻ,rồisauđótôisẽxincoitướng.

TâyMônKhánhviếtragiấy,NgôThầntiênxemxong,tínhtoánmộthồirồinói:

-QuannhânđâytuổiMậuDần,sinhvàogiờBínhNgọ,ngàyNhâmNgọ, tháng Tân Dậu, như vậy là có Thượng quan cách, sách dạyrằng"Thượngquancáchtậnphụcsinhtài,Tàivươngsinhquanphúcchuyển lai", theobẩnđạo thìmệnhcủaquannhânđâyvượng lắm,khôngquý thì cũng vinh, sau này tất nắmgiữquyền chức lớn lao,mộtđờivinhhoaphúquý,saunàylạisinhquýtửnữa.Quannhânlàngườigiỏigiang,tínhtìnhônhòamàcươngtrực,lúcvuithìônhòanhưgióxuân,nhưnglúcgiậnthìầmầmnhưsấmsét,nhiềuvợnhiềucủa,lúcchếtthìcóhaicontraiđưađám.NămnaylànămĐinhMùi,ĐinhNhâmtươnghợp,nhấtđịnhlàcóchuyệnmừngthăngquantiếnlộc,lạicóHồngloanThiênHỷ,tấtcótinmừng,chỉvàokhoảngthángbảylàthấy,nhưngtrongđờithếnàocũngcómộtlầngặptaihọalớnvàbệnhtậtnguyhiểm.

TâyMônKhánhhỏi:

-Trongnămnaythìnhưthếnào?

NgôThầntiênnói:

-Nămnaythìtrongnhàcóchuyệnbuồnbực,nhưngchưaphảilàtaiách.

TâyMônKhánhlạihỏi:

-Cònmệnhthìthếnào?

NgôThầntiênđáp:

-Vữngnhưbànthạch.

TâyMônKhánhmừnglắm,lạibảo:

-Lãotiênthấytướngtôithếnào?

NgôThầntiênbảo:

- Xin quan nhân ngồi thẳng, day mặt thẳng về tôi đây. Tây MônKhánh ngồi ngay ngắn lại, xoaymặt thẳng vềNgô Thần tiên. NgôThầntiênnhìnmộtlúcrồinói:

-Sáchtướngdạyrằnghữutâmvôtướngthìtướngtrụctâmsinh,màhữutướngvôtâmthìtướngtùytâmvãng.Tôicoitướngquannhân,đầutròncổngắn,tứclàngườicóphúc.Thểchấttrángkiệnthìđúnglà tướnganhhào.Thiênđìnhcaovút thìhưởng lộcsuốtđời.Đó lànhữngđiểmtốt,nhưngcũngcóvàiđiểmxấubầnđạokhôngdámnói.

TâyMônKhánhbảo:

-Xinlãotiêncứnói,khônghạigìcả.

NgôThầntiênbảo:

-Xinquannhânđivàibướcchotôicoi.

TâyMônKhánhđứngdậyđimấybước rồi trở lại ngồi xuống.NgôThầntiênbảo:

- Tướngquan nhân thế này là nhiều vợ,mà lại xung khắc với vợ,nhưng cũng phải như vậy thì mới tốt, không hại đến thân. Ít nhất'quannhâncũngquamộtđờivợrồi,rõlàtướngsátthê.

TâyMônKhánhgậtđầu:

-Quảđãcómộtđờivợtrướcrồi.

NgôThầntiênbảo:

-Xinquannhânchotôicoitay.

TâyMônKhánhchìatayra.NgôThầntiêncoimộtlátbảo:

-Sướngkhổtríngulàởlòngbàntay.Bàntaycủaquannhânlàbàntaycủangườicólộc.Nhưngđôimắtthưhùngthìlạichothấylàtínhtìnhgian trá.Xétgần thìchỉ ítngàynữa làcó tingia tăngphúquý,cònhồngsắcởchỗtamdươngthìchothấychỉnộinămnaysinhquýtử.Cònđiềunàynữa, tôi cũng xinnói luôn, đó là quannhân cũngthamlamvinhhoalắmlắm.

Nóixongthìngâm:

Bìnhsinhsướngkhổlàdomệnh,.

Tướngsốcơtrờikhónóira.

TâyMônKhánhnói:

-Xinlãotiêncoigiùmluônchocảtiệnni.

Đoạnquaylạibảogianhân:

-VàomờiĐạinươngrađây.

Látsau,Nguyệtnươngbướcra,cóđủcảmấyngười thiếpđi theo,nhưnglạinúpsaubìnhphongmànghe.NgôThầntiênthấyNguyệtnươngrathìvộiđứngdậyváichào.TâyMônKhánhmờingồiđểcoitướng,nhưngNgôThầntiênxinđượcđứng.Coimộthồirồinói:

-Đạinươngđâymặtnhưvầngtrăngthìgiađạođượchưnglong.Môinhưsenhồngthìtiềnbạctrongnhàđượcphongphú,màlạicócontrai.Tiếngnóitrongthìíchphuphátlộc.XinĐạinươngchotôiđượccoitay.

Nguyệtnươngrụtrèchìatayra,NgôThầntiêncoimộtlátthìnói:

Bàntaynhưgừngkhôtức làngườigiỏiquánxuyếngiađình,đó lànhững điều tốt, còn những điều xấu, xin đừng chê là bần đạo nóithẳng.

TâyMônKhánhbảo:

-Xintiêntrưởngcứdạy.

NgôThầntiênnói:

-Tướngnàynếukhôngcótậtthìphảisátphu.

Đoạnđọcmấycâuthơ:

Dungmạotrôngđoanchínhmọiphần,.

Dángđichậmrãi,nhẹđôichân,.

Nhẹnhàngtiếtđộtronglờinhân,.

Thậtđúngnghidungvợquýnhân.

NgôThầntiênđọcxong,Nguyệtnươngluivào,TâyMônKhánhnói:

-Hãycònmộtđámtiểuthiếp,xintiêntrưởngvuilòngcoisơquachútđỉnh.

KiềuNhinghevậybướcra.NgôThầntiênnhìnmộtlúcrồinói:

-Nươngnươngđâytránnhọnmũinhỏ,nếukhônglàmtrắcthất thìcũngphảibađờichồng.Thânmậpthịtnhiềutứclàdưăndưmặcmàđượchưởngyênổnsuốtđời.Xinđithửvàibước.

KiềuNhibướcmấybướcrồiđứnglại.NgôThầntiênnói:

-Tướngđinhưrắn, tức là tuổinhỏgặp lắmphongtrần,nếukhôngphảithuộchàngcaxướngthìcũngđãtừnglàmộtahoàn.

TâyMônKhánhkhenđúngrồibảoKiềuNhivào.Nguyệtnươngđứng

trongbảoNgọcLâu-Nênracoithửxemsao.

NgọcLâubướcra,NgôThầntiêncoimộtlátrồibảo:

-Nươngnươngđâycó tiềnbạc,sứckhỏe tốt, ítbệnh tật, saunàyvinhhoaphúquý,tớigiàcũngkhôngcótaihọagì.Xinnươngnươngbướcthửvàibước.

NgọcLâubướcmấybướcrồiđứnglại,NgôThầnTiênbảo:

-MiệngnhưchữTứlàcótinhthầnthanhcao,tínhtìnhônnhuhồnhậu,saunàydồidàotàilộc,nhưngítnhấtcũngbađờichồng.

NgọcLâu luivào,KimLiênbướcra,nhưngkhônghiểusao lạimỉmcườiquayvào,Nguyệtnươnggiục:

-Việcgìmàngại,rathửcoi.

Giụchaibalần,KimLiênmớibướcrahẳn.NgôThầntiênngẩngđầucoitướngrồinóingay:

- Nương nương đây tóc dàimà rậm,mắt nhìn ngang là tướng đadâm,tráncóhắckhítứclàtướngsátphu,nhântrungngắnlàtướngchếtyểu.

Nóixongđọcmấycâuthơ:

Cửchỉxemquabiếttínhdâm.

Mắtnhìnngangdọcphánhânluân.

Nhàcaocửarộngnhưngkhôngthọ,.

Nhansắcxinhtươingóchắclầm.

KimLiênnghexongtứcgiậnquayvào.TâyMônKhánhgọiBìnhNhira.NgôThầntiênnhìnmộtlúcrồinói:

- Nương nương đây damịnmà trắng, đó là tướng phú quý, dungmạođoantranglàngườicóđức,vaitrònlàsinhquýtử,mắtnhìnnhư

saylàđượcchồngyêu,nhưnglạihaybệnhtật.Tuynhiên,nămDậunămTuất làphảicẩn thận lắm.Nói tổngquát thìmặt tươinhưhoasángnhưtrănglàtướngphúquý.

BìnhNhi trở vào.Nguyệt nươnggiụcTuyếtNga ra.NgôThần tiênngõkỹrồinói:

- Nương nương này tuy đẹp đẽ nhưng tướng tầm thường, lại làngười lãnhđạmvôtình,cócơmưu,ngoàiracònphảibốnđiềukỵ,cáimôi thếkia là tướngnghèohèn,cái tai thếkia làhànhđộngvôluân,cáimắtthếkialàkhôngcóthần,cáimũithếkialàtínhtìnhbấtchánh.

Đoạnđọcmấycâuthơ:

Lưngongmìnhdẹpấybầnnhân,.

Xảotránhìntrongánhmắtgần,.

Thườngthấybângkhuângnhưtínhtoán,.

Khônglàmtỳthiếpắtphongtrần.

TuyếtNgavào,NguyệtnươnggiụcTâyMônĐạiThưra.NgôThầntiêncoimộtlúcrồinói:

-Tiểuthưđâycótướngtànphácơnghiệpgiađình,tiếngnóinhưxélụa thì gia tư tất sẽ tiêu tán,mệnh cũng không thọ. Lớnnhỏđượcnhờchamẹ,nhưnglớnlênthìlàmhạinhàchồng.

ĐạiThưbuồnrầuquayvào.NguyệtnươnglạibảoXuânMaira.XuânMaiănmặcđẹpđẽ,bướcraváichào.NgôThầntiêncoimộtlúcrồibảo:

-Cônươngđâyngũquanđoanchínhcốtcáchthanhkỳ,tócnhỏmàyrậmnhưngmắttròntránthấplàngườinóngnảy,nhưnggặpchồngquý,sinhconquý.Dángđinhưtiênbay,tiếngnóitrongtrẻolàtướngíchphuđắclộc.Nhưngmắttomắtnhỏlàxungkhắcvớichamẹ.

Đám đàn bà con gái coi tướng sơ qua xong, nói với nhau là Ngô

Thầntiênquảlàtaythầntướng.

TâyMônKhánhsaigóinăm lạngbạcđể tạƠn, lại thưởngchogianhâncủaphủThủBịnămtiền,đồngthờiviếtthiếpsangcảmơn.NgôThầntiênmấylầntừchối,nói:

-Bầnđạovândubốnphương,ăn tronggióngủ trongsương,đâucầntớivậtnày,chonênkhôngcầnthìkhôngdámnhận.

TâyMônKhánhkínhphụclắm,lấyramộtxấpvảimàbảo:

- Nếu vậy thì tiên trưởng nhận xấp vải này đểmay áomặc đượcchăng?

NgôThầntiênnhậnvảirồicảmơn,cùngtiểuđồngquayra.TâyMônKhánhthântiễntớicổng.Trởvàophòngkhách,TâyMônKhánhhỏimọingườivềvụxemtướngvừarồi.Nguyệtnươngnói:

-Phầnlớnđềuđúng,nhưngcóbangườichắclàsai.TâyMônKhánhhỏi:

-Nhữngaivậy?

Nguyệtnươngđáp:

-BảoLụcnươngcóbệnhlàsai,bảođạithưnhàmìnhgặptaiáchlàsai,làmgìmàcóthểgặptaiáchđược,rồilạibảoXuânMaisinhquýtửvàhưởngquyềnquý.Chẳnglẽsaunàychồngnólàmquanrồinócómũcóngọcmàđộihaysao?Haylàchàngthunạpnólàmthiếpđichođúngsố.

TâyMônKhánhcườibảo:

-Thìnhưtôiđâymàcònbảolàsắpcótinvuibìnhđịađăngvân,giaquan tiến lộc naymai,mà tôi thì làmquan sao được.Ông ta thấyXuânMaivànàngđứngcạnhnhau, lạicùngănmặcsang trọng thìtưởngđâu rằngXuânMai làcongáicủa tavớinàng,chonênmớiđoánlàXuânMaisaunàygặpchồngsang,sinhconquý.Cònlạgìxưanay chuyện tướng số ít khi đúng, nhưngmàdoChuđại nhângiớithiệutờichẳnglẽmìnhtừchốinênmớibảoxemquavàingười

màthôi.Nóixongcầmquạtphephẩybướcrahoaviên.Lúcđóvàokhoảng gần trưa. TâyMôn Khánh vào TụCảnhĐường nghỉ ngơi,xungquanhbuôngmànhthúy,bênngoàihoacỏxinhtươi,bóngcâyrâmmát,tiếngvesầurỉrả,thỉnhthoảngvàingọngiónhẹđưa,hươnghoathơmngátmộtvùng.Thậtlà:

Câyxanhbóngmátngàydài,.

Hồgươnginbónglâuđàirungrinh,.

Gióhèxaođộngnướcxanh,.

Tườngvimộtkhómbênđìnhđưahương.

TâyMôn Khánh ngồi dựa trên ghế hóngmát, thấy Lai An và HọaĐồngragiếngtronghoaviênlấynước,bèngọi:

-Mộtđứalạiđâytabảo.

LaiAnvộivàngchạytới.TâyMônKhánhbảo:

-ChạyvàonóivớiXuânMaixemcócanhthìbảomúcchotamộtbát.

LaiAnvânglờiđingay.LátsauxuânMaitaybưngtôcanh,bướctớicườihỏi:

-Giagiađãăncơmchưa?

TâyMônKhánhđáp:

-Taănrồi.

XuânMainói:

-Đểtôiquạtcanhchonguộirồigiagiahúpchokhỏe.

TâyMônKhánhgậtđầu,XuânMaiđểbátcanhxuốngbàn,cầmcáiquạtbatiêumàquạt,vừaquạtvừahỏi:

-HồinãygiagiavàĐạinươngnóichuyệngìvậy?

TâyMônKhánhđáp:

-NóichuyệnvềvụÔngNgôđạosĩxemtướngấymà.

XuânMainói:

- Đạo sĩ bảo là tôi có tướng phú quý, nhưng hồi nãy tôi ngheĐạinươngnóilàphúquýđâuđếnthứtôi.Tôichovậylàđúng,vìtụcngữcócâu"nướcbểkhólường,làmsaobiếttướng",chonênkhôngthểbiếttrướcchuyệntươnglai,riêngtôisuốtđờilàmkẻănngườiởchogiagiamàthôi.

TâyMônKhánhbảo:

-Đừngnóivớvẩn,ngườitacũngcósốchứ,ngươikhôngnghecâu"đànôngquantắtthìchầy,đànbàquantắtmộtngàynênquan"haysao?Biếtđâungàymaingươigặpngườichồngvinhhoaphúquýthìsao?ĐạinươngcũnglàmsaomàbiếtđượcÀmànươngnươngcủangươiđâu,saokhôngthấy?

XuânMaiđáp:

-Ngũnươngởtrongphòng,saiThuCúclấynướctắm,nhưngnằmchờtrêngiườngrồingủmất.

TâyMônKhánhbảo:

-Đểtaăncanhxongsẽtớiđónghỉtrưa.

XuânMaiđưacanhlên,TâyMônKhánhănxong,thấyngườikhoankhoái, rồi cùng XuânMai tới phòng Kim Liên, thấy Kim Liên đangnằmngủtrêncáigiườngkhảmxàcừmớimua.NguyênBìnhNhicómộtcáigiườngkhảmxàcừrấtđẹp,nênđòiTâyMônKhánhbỏ rasáuchục lạngmuamộtcáinhưthế.TâyMônKhánhnhẹnhàngtớigần,KimLiênmởmắtcườibảo:

-Đồquỷ,ngườitađangngủngonthìbướcvào,làmngườitahếthồntưởnglàtrộm.

TâyMônKhánhcười:

-Tavàothìnàngkhôngbiết,nhưngcóchàngnàovàochẳnglẽnàngcũngkhôngbiếthaysao?

KimLiênnói:

-Ănnóihồđồvậymàngheđược,phòngnàychỉcóchàngvàomàthôi,tôikhôngbaogiờchongườikhácbénmảngtới.TâyMônKhánhkhôngnóigì,nằmxuốngômKimLiênmàngủ.kimLiênnằmquaymặtvàotrong.

LátsauTâyMônKhánhxoaychoKimLiênquay lạivớimình.HômtrướcnúpsauhiênPhỉThúy,KimLiênngheđượclờikhencủaTâyMônKhánh,bảo làdaBìnhNhi rất trắng,dođósợBìnhNhichiếmđoạtlòngyêucủaTâyMônKhánh,bènvềphònglấynhịhoamạtlỵ,hàngngàychàsát trên thân thể,khiếnchodadẻ thêmtrắngvàcóhương thơmrấtquyếnrũ.TâyMônKhánh thấy toàn thânKimLiêntrắngnhưtuyết,haibànchânnhỏlạimangcặphàiđạihồngmớilàm,thìcứngẩnngơnhìnngắm.KimLiênbảo:

-DadẻtôiđâutrắngđượcnhưBìnhNhimànhìnlàmgì.Ngườitalạisắp sinh quý tử, chúng tôi làm sao sánh được. Thật chúng tôi vôphúcquá.

TâyMônKhánhlảngsangchuyệnkhác:

-Saobảolànàngđangđịnhđitắm?

KimLiênhỏilại:

-Làmsaochàngbiết?

TâyMônKhánhđáp:

-XuânMainói.

KimLiênbảo:

-Chàngcótắmkhông,đểtôibảoXuânMainólonướctắmluôn.

TâyMônKhánhgậtđầu.KimLiêngọiXuânMaichuẩnbịnướctắm.Látsauhaingười tắmxong,KimLiênmặcquầnmỏngáongắn trởvàogiường,bảoXuânMaidọnhoaquảvàrượu,lạigọi:

-ThuCúc,dọnbànra.XuânMainóđưarượuthìđemra.Látsau,haingườirabànngồi,KimLiêncầmbìnhrượurótmộtchung,địnhđưachoTâyMônKhánh,nhưngthấyrượulạnhngắt,liềnhấtngaychungrượuvàoThuCúc,ướttừđầutớichânmàquát:

-Conkhốn,rangoàiquỳmau.

XuânMaibảoThuCúc:

-Màythậtđoảng,saokhônghâmrượulên?

ThuCúcấmức:

-Bâygiờmùahènóngnực,giagiavànươngnươngtoànuốngrượulạnh,aibiếtlàhômnayphảihâmrượuđâu.

KimLiênrítlên:

-Convoidàyngựaxékia,màynóigìvậy?XuânMaivảvàomiệngnóchota.

XuânMailườmThuCúc:

-Nólàđồmặtdày,đánhchỉthêmbẩntaymàthôi.Nươngnươngchỉnênbảonóđộiđámàquỳlàhơn.

ThuCúckhóclócbướcra.

Xuân Mai hâm rượu đem ra. Kim Liên chuốc rượu cho Tây MônKhánh.

TốihômđóTâyMônKhánhnghỉlạivớiKimLiên.

Hồi31

AIBẢOPHÚCBẤTTRÙNGLAI?

TâyMôn Khánh và Kim Liên uống rượu xong lại vào giường ngủ.XuânMaingồingoàihànhlangkhâuhài,thấyCầmĐồngđứngthậpthòngoàixabènhỏi:

-Cóchuyệngìkhông?

CầmĐồng không đáp, lấy tay chỉ ThuCúc đang đội đá quỳ ngoàithềm.XuânMaimắng:

-Đồôndịch kia, có chuyệngì thì nói, sao lại chỉ trỏhuyên thuyênvậy.

CầmĐồngcườibảo:

-CóTrươngAnmuốngặpgiagiađểthưachuyệnXuânMaibảo:

-TrươngAnthìTrươngAnchứsaomàyphảilàmrabộquantrọngvậy?GiagiavàNgũnươngđangnghỉ,làmkinhđộngthìmàychỉcónướcchết.CứbảoTrươngAnđứngđợiđi.

CầmĐồngbựcmìnhtrởra,látsauquaylạinói:

-Giagiadậychưa?

XuânMaigắt:

-Thằngkhỉnàylạnhỉ, làmcáigìmàrối lênvậy,cóchuyệngìquantrọngkhông?

CầmĐồngđáp:

-TrươngAncóchuyệncầnthưagấpvớigiagiarồicònphải trởrangoạithànhkẻosợtrờitối.

XuânMaibảo:

-Giagiađangngủsayaimàdámgọi,màyrabảoTrươngAnchịukhóđợimộtlúcnữađi,nếutrễquáthìởlại,ngàymairangoạithànhcũngđượcchứgì.

TâyMônKhánhnghetiếngnóichuyệnbèngọiXuânMaivàohỏi:

-Cóchuyệngìvậy?

XuânMaiđáp:

-CầmĐồngtớithưalàcóTrươngAnmuốnthưachuyện.

TâyMônKhánhnói:

-Đưaáođâychotarồirabảonóđợita.

XuânMailấyáo.KimLiênhỏiTâyMônKhánh:

-TrươngAnnótớicóchuyệngìvậy?

TâyMônKhánhnói:

-Ởngoạithành,ruộngcủabàquảphụhộTriệuởngaycạnhruộngđấtnhàmình,bà tamuốnbánvớigiaba trăm lạng, tôi trảhai trămnămchụclạngrồidặnTrươngAntớithươnglượng.Nếubàtachịubán thìmìnhnhậphainơi làmmột,vừađể trồng trọt, vừacho làmnhàvàhoaviênđểlàmnơinghỉngơigiảitrí.Cólẽmìnhnênthêmítlạngnữamàmuachoxong.KimLiênbảo:

-Phảiđấy,mìnhnênmuađi,rồihômnàochochúngtôirađóchơi.

Tây Môn Khánh mặc áo xỏ giầy xong, lên đại sảnh bàn tính vớiTrươngAn.KimLiêntớigươngtrangđiểmxong.bướcrangoàiđịnhđánhThuCúc,XuânMaisaiCầmĐồnglấyroi.KimLiênbướcrahỏi:

-ThuCúc,tabảođemrượu,saomàydámđemrượulạnh,nóimàythìmàycãilại,nhưthếthìcònphéptắcgìnữa.

Đoạnquaylạiquát:

-CầmĐồng,màyđánhchocontiệntỳnàyhaichụcroithậtlựcchota.

CầmĐồngbướctới,nhưngmớiđánhđượcmườiroithìBìnhnhitìnhcờtới,xinchoThuCúcmườiroi.KimLiênbắtThuCúclạytạBìnhNhirồichora.BìnhNhibảo:

-Phùngmamadẫn tớimộtđứaahoànmười lăm tuổi,Nhị thưđãmuavớigiábảylạngnămtiền,thưthưtớicoichăng.

KimLiêncùngBìnhNhi tớiphòngKiềuNhi.KiềuNhiđổi tênchoahoànmớilàHạHoaNhi,giaochophậnsựhầuhạtrongphòng.

LạinóivềLaiBảovàNgôChủquản,gặpthờitiếtviêmnhiệt,nênđiđườngthậtvấtvả,nhiềukhiđóicơmkhátnước.TớiĐôngKinh,haingười thuê phòng ở Vạn Thọ môn nghỉ ngơi. Hôm sau chở cácrươnglễvậttớiđợiởcổngphủTháisư.LaiBảodặnNgôChủquảnđứngngoàicoiđồ,rồivàogặpngườigiữcổng.Ngườinàyhỏi:

-Ngàiởđâutới?

LaiBảođáp:

-TôilàgianhâncủaTâyMônViênngoạiởhuyệnThanhHàtỉnhSơnĐông, đem lễ vật tới chúc thọ lão gia. Viên chức giữ cổng mắngngay:

-Đồquêmùangungốcđángtộichết,saodámxưngtêntuổicủachủngươitạiđây?ĐôngMônvớiTâyMôngì?Lãogiatachỉởdướithiêntử,chonênvươnghầukhanhtướnggìtớiđâycũngchẳngbaogiờdámxưnghônhưvậynữalàngươi.TrongđámgianhânTháisưcóngườinhậnraLaiBảo,bènbướcranói:

-Đâylàvịcoicổngmớiđượcpháitớinênkhôngnhậnracaca,xincacađừngbuồn.Cacamuốnyếtkiếnlãogia,đểtôimờiĐịchQuảngia..

LaiBảovộilấyramộtlạngbạcđưachogianhânnày.Gianhânnàynhậnbạcrồitươicườinói:

-Cacacũngnênlàmquenvớivịcoicổngđâyđểlầntớianhemcònnhậnđượcnhau.

LaiBảo lại lấyramột lạngnữađưachongườicoicổng.Viênchứcnàytươicườinhậnbạcrồibảo:

-ThôiđểtôivàogọiĐịchQuảngiacho,cacatừhuyệnThanhHàxaxôi tới đây, đâu để ca ca đợi lâu được. Lão gia cũngmới ở trongcungvề,hiệnđangnghỉtronghậuđường.

Nóixongletevàotrong.LátsaucùngĐịchQuảngiađira.LaiBảováichào,ĐịchQuảngiacùngđáplễrồinói:

-Ngươitớimừnglễthọlãogiađấyà,thậtlàmphiềnngươiquá.

LaiBảođưamộttấmthiếpravàmộtbaogồmbachụclạngbạcrồinói:

-ChủtôicảmơnĐịchQuảngialắm,nhưngchẳngbiếtlấygìtạƠn,chỉ có lễ mọn này, xin nhận cho để thưởng cho người dưới. Lầntrước,trongvụthươnggiahọVương,cũngnhờĐịchgianhiềulắm.

ĐịchQuảngianói:

-Đánglẽtôikhôngdámnhậnlễnày,nhưngthôitôixinnhậnđểđáplạitấmlòngcủaTâyMônquannhân.

LaiBảođưatấmthiếpghinhữnglễvậtchúcthọ.ĐịchQuảngiaxemxongmừnglắm,trảlạitấmthiếprồisaingườimangmấyrươnglễvậtvào,đồng thờimờiLaiBảovàophòngkhách tạmtạinhịmônuốngtràchờđợi.LátsauĐịchQuảngiamờiTháisưrasảnhđường,rồidẫnLaiBảovàNgôChủquảnvàoquỳtrướcthềmyếtkiến.LaiBảochàomừng xong, đưa tấm thiếp ghi các lễ vật lên. ĐịchQuản giachuyểntấmthiếpchoTháisư.Gianhânkhiêngcácrươnglễvậtđểgiữasảnhđường,LaiBảo rón rénbước lênmởcácnắp rương ra.Tháisưđọcxongtấmthiếprồinhìnquacácrươnglễvật,tronglònghoanhỉvôcùng,bènbảo:

-Lễvậtnhiềuquánhưthếnày,làmsaotadámnhận,cácngươinên

đemvềlàhơn.

LaiBảohoảngquárậpđầuthưa:

-ChủtôilàTâyMônKhánhcũngbiếtlàlễnàyquánhỏ,nhưngchỉxinTháisưnhậngiùmđểthưởngchongườidướimàthôi.

Tháisưcười:

-Nếuvậythìđược.

Bèntruyềnchotảhữuđemlễvậtvàotrong,sauđóbảo:

-VụthươnggiahọVươnglúctrước,tađãdànxếpxongxuôi,lạisaingườiviếtthưbáochochủngươi,chẳnghayđãnhậnđượcchưa?

LaiBảothưa:

-MongânTháisư,chủ tôiđãnhậnđượcrồi,các thươnggia trongnhómhọVươngcũngđượcthảhếtrồi.

Tháisưtrầmngâmmộtlúcrồibảo:

-Tađượcchủngươiđốiđãithậtchuđáo,muốnđềnơnnhưngchẳngbiết phải làm sao. Chủ ngươi tuy giàu có nhưng đã có chút danhphậnquangìchưa?

LaiBảothưa:

-Chủtôituyvậymàchỉ làthườngdân,cóquantướcdanhphậngìđâu.

Tháisưbảo:

-Nếu vậy thì để tabổ chủngươi vào chứcLýhìnhPhóThiênhộ,điền khuyết vào chổ của Hạ Thiên hộ trong sở Đề hình tỉnh SơnĐông.Nhưvậyđượcchăng?

LaiBảorậpđầuthưa:

-Ơnlãogianhưtrờibiển,chủtớchúngtôicóthịtnátxươngtancũngkhôngbáođápđược.

Tháisưsaitảhữuđemánthưra,tìmcôngvănvềviệcthăngbổ,đềtênTâyMônKhánhvàorồibảo:

-Vậy làxong,cácngươichẳngquảnđườngsáxaxôi tớiđây thậtnhọcnhằnquá,màngườiquỳsaungươilàaivậy?

LaiBảothưa:

-ĐólàviênKếtoántrongnhà.

Ngôchủquảnvộirậpđầunói:

-TôilàcậuTâyMônKhánh,tênlàNgôĐiểnân.

Tháisưngẫmnghĩrồibảo:

-NgươiđãlàcậucủaTâyMônKhánhthìđểtachongươilàmchứcDịchthừatạiSơnĐông,đượcchăng?

NgôChủquảnlạytạnhưtếsao..TháisưlạilấygiấyraviếttênNgôĐiểnÂn,đoạnnói:

-CònLaiBảothì tacho làmchứcHiệuúyphủVậnVươngtạiSơnĐông.

LaiBảorậpđầulạytạ.Tháisưbảo:

-Sángmaihaingươi,một tớiLạibộ,một tớiBinhbộ lãnhgiấybổnhậm.

ĐoạnquaybảoĐịchquảngia:

-Chodọntiệcđãihaingườinày.

LaiBảovàNgôChủquảntheoĐịchQuảngiavàotronguốngrượu,lúcravềcònđượcTháisưthưởngchomườilạngbạclàmlộphí.

Thếmớibiếtlúctriềuchínhsuyvongkỷcươngrốiloạnthìquanthamnhũnglạiđầyđấtmặcsứclộnghành.BốntênđạigianthầntạitriềulàCao,Dương,Đồng,Tháikéobèkếtđảngmuaquanbántước,tựtiệnthănggiáng.Ngườihiềnlươngthìbịdiệttrừ.Hóachonênthiênhạđảođiên,muôndâncùngkhốn.

Thậtlà:

Giannịnhnếukhôngđường tácquái,Thìsaodânchúngphảiđiêulinh.

LạinóiĐịchQuảngiamờiLaiBảovàNgôChủquảnvàocănphòngphía Tây dọn tiệc thết đãi. Ba người nâng chung trò chuyện. ĐịchQuảngianói:

Tacóviệcnàynhờchủngươi,chẳnghaychủngươicósẵnlònggiúpchochăng?

LaiBảonói:

-Địchgia gia sao lại dạy vậy?Chủ tôi đượcThái sưhết lòng chechở,đượcĐịchgiahếtlònggiúpđỡ,naycóchuyệngìxincứdạy,lẽnàochủtôidámtừnan.Địchquảngianói:

Chẳngnóigiấugìhaingươi,taởđâyđượcTháisưtincậynênchỉmộtmìnhmàlomọiviệc,nayđãgầnbốnmươituổirồimàbênmìnhkhôngcóngườibầubạn.NaynhờchủngươivàcácngươicoiởSơnĐôngcóthiếunữnàotàisắc,tuổichừngmườilămmườisáuthìđưalênđâychota.Cầntốnkémbaonhiêu,taxinchutoànhết.

NóixongđưamộtbứcthưviếtsẵnchoLaiBảo,lạithưởngthêmchohaingườinămlạngbạc.LaiBảonhấtđịnhkhôngnhậnnói:

-Hồinãylãogiađãchomườilạnglàmlộphírồi,xinĐịchgiađừngbậntâmnữa.

ĐịchQuảngiabảo:

-Mười lạngđó làcủa lãogia,nằm lạngnày làcủa ta,xinđừng từchối.

LaiBảobấtđắcdĩphảinhận.Bangườinàytiếptụcănuống.LátsauĐịchQuảngianói:

-Bâygiờhaingươicũng làngườicóchứcphận rồi,để tasaimộtBiện sự quan cùng hai ngươi tới hai bộ Lại, Binh lãnh giấy tờ bổnhậmchokhỏibị làmkhódễ,khỏimấtcôngđi lại.Cóngười trongphủnàyđitheothìhaibộđókhôngdámchậmchễgiấytờđâu.

NóixongsaimộtBiệnsựquantới,ngườinàytênlàLýTrungHữu.ĐịchQuảngiabảoLýTrungHữu:

-Ngàymai đi cùngvới nhị vị đây tới bộLại, bộBinh logiấy tờbổnhiệm,sauđóthìvềchotôibiết.

NgôChủquảnvàLaiBảođứngdậyváichào.LaiBảođưachoviênchứcnàybalạngbạc,hẹnngàymaitớibộLạitrướcrồitớibộBinhsau.LýTrungHữucảmtạluira.

HaingườiănuốngmộthồirồicáotừĐịchQuảngia,vềnhàtrọnghỉ.

Sángsớmhômsau,LýTrungHữutớinơihẹndẫnNgôchủquảnvàLaiBảotớicácbộ.NhânviêntrongcácbộthấycóngườitrongphủTháisưtớithìvộilogiấytờ,khôngdámchậmtrễ.ChuTháiúytrongKimNgôVệloxongthìviết thiếpđểLýTrungHữuvềtrình lạiĐịchquảngia.

Chỉhaihômsaulàmọichuyệnxongxuôi,NgôchủquảnvàLaiBảovượtđườngvềhuyệnThanhHà.

Thời tiếtngàycàngnóngnực,TâyMônKhánhsuốtngàyhóngmáttại TụCảnhĐường trong hoa viên, uống rượu tránh nắng.NguyệtnươngcùngđámtiểuthiếpvàĐạithưthườngởquanhtròchuyệnvuichơi. XuânMai, LanHương,NghênhXuân vàNgọcTiêu ngồi bênđànhátmuavui.

Mộthôm,giữacảnhláhoaxinhđẹp,mọingườingồiuốngrượunghehát,NguyệtnươngkhôngthấyBìnhNhibènhỏiahoànTúXuân:

-Nươngnươngngươiởtrongphònglàmgìvậy?

TúXuânđáp:

-Nươngnươngtôithấyđaubụngnênnằmnghỉtạiphòng.

Nguyệtnươngbảo:

-Vàoxemnươngnươngngươibớtchưa,nếubớtrồithìmờirađâyuốngrượunghehátchovui,đừngnằmmãichomụngườira.

TâyMônKhánhquaylạihỏi:

-Chuyệngìvậy?

Nguyệtnươngđáp:

-Lụcnươngđaubụngnằmtạiphòng,tôivừasaiahoànvàoxembớtchưathìmờirađây.

ĐoạnquaylạibảoNgọcLâu:

-Lụcnươngkhôngbiếtđãtớingàychưamàđaubụngvậy.

KimLiênbảo:

-Đâumauvậy,ítralàphảithángtámchứ.TâyMônKhánhbảo:

-Nếuchưathìmờirađâynghehátchovuilàphải.LátsauBìnhNhiratới.Nguyệtnươngbảo:

-Cólẽmuộimuộigặpgióđấy,vàođâyuốngchungrượunóngchoấmbụnglàhếtđauliềnchứgì.

Mọingườiquâyquầnrótrượumờinhau.TâyMônKhánhbảoXuânMai:

-Bọnngươihátbài"Nhângiaiúyhạnhật"tanghethử,hồinàyngàyhènóngnựcquá,aicũngsợhết.

Trong khi bọnXuânMai hát thì chỉ thấyBìnhNhi nhănnhó vì đau

bụng, bài chưa hết đã phải xin phép về phòng. Nguyệt nương saiTiểuNgọcđitheo.LátsauTiểuNgọchớthảichạyranói:

-Nguylắm,Lụcnươngđaubụngdữdội,đanglănlộntrêngiường.

Nguyệtnươnghoảnghốtbảo:

-Tôiđãnóilàtớithángrồi,mọingườicứbảosớm,bâygiờphảisaigianhânmờiLýbàtớigấp,mờicảbàđỡngay.TâyMônKhánhsaiBìnhAnđitứcthì,rồicùngmọingườibỏcảtiệcrượu,kéotớiphòngBìnhNhi.

Nguyệtnươnghỏi:

-Muộimuộithấytrongngườithếnào?

BìnhNhiđáp:

-Đạinươngơi,đaukhôngchịunổi.

Nguyệtnươngbảo:

-Muộimuộichịukhóngồidậyđi, tôiđãchomờibàđỡ,tớibâygiờđó.

Látsau,BìnhNhicàngđaubụngthêm,Nguyệtnươnglạihỏi:

-Đứanàomờibàđỡmàsaogiờnàychưathấytới?

ĐạiAnthưa:

-GiagiasaiBìnhAnđitừnãyrồi.

Nguyệtnươnggắt:

-Màycóđiđónmaukhông?Chuyệngấprútnhưthếnàymàcứngồiđâychờhaysao?

TâyMônKhánhvộisaiĐạiAncưỡingựađingay.KimLiênbiếtBìnhNhisắpsinhcon thì trong lòngghen tức lắm,đứngmột lúc rồikéo

NgọcLâurangoàihóngmát.KimLiêncườikhảy:

-Sinhđẻ làchuyện thườngmàgiagiavàĐạinươngcứcuốngcảlên,làmchocảnhànáoloạn.

LátsauTháilãonươngtới,bướcvàophònghỏi:

-Vịnàolànãinãigiachủ?

KiềuNhichỉNguyệtnươngbảo:

-Đạinươngchúngtôiđây.

Tháilãonươngvộibướctớicúilạy.Nguyệtnươngbảo:

-Chuyệnsinhnởmàchomờilão,saogiờnàymớitới?Lãocoigiùmnươngnươngđâyxemcóphảilàtớilúcmãnnguyệtkhaihoakhông.

Tháilãonươngbướctớigiường,thămbụngBìnhNhirồinói:

-Đúngrồi,Đạinươngđãchochuẩnbịđầyđủcácthứchưa.

Nguyệtnươngđáp:

-Đầyđủcảrồi.

ĐoạnquaybảoTiểuNgọc:

-Ngươivàophòngtađemhếtcácthứđãchuẩnbịsẵntớiđây.

Bênngoài,NgọcLâuthấybàđỡvàothìbảoKimLiên:

-Mìnhvàotrongxemsao.

KimLiênnói:

-Tôikhôngvàođâu,thưthưmuốnvàothìvào.Ngườitabâygiờcóconrồi,ngườitacóthờivận,mìnhvàolàmgì.HồinãytôilỡlờibảolàđếnthángtámLụcthưthưmớichuyểnbụng,xemraĐạinươngcóvẻkhóchịu,chonênbâygiờtôicũngchẳngvàolàmgì.

NgọcLâubảo:

-Tôithìtôinghĩlàđúngngàyđúngthángđấy.

KimLiênnói:

-Ngườitathậtmaymắn,thángtámnămngoáimớivềnhànày,lạilàngườimớinhất,vậymàđượcgiagiagầngũirasaokhôngbiết,chỉmớisaumộtthángđãmangthai.Tôithìtôinghĩlànếuquảđứanhỏlàcongiagiathìkhôngthểsinhsớmnhưthếnày.

ĐangnóithìthấyTiểuNgọclễmễômđồđạctới.NgọcLâunói:

-NhữngđồđạcđólàdoĐạinươngchuẩnbịtừtrướcđó,đểlúcnàocầnkíplàcóngay.

KimLiênbảo:

- Là vợ nhỏmà có con thì được vợ lớn lo lắng như thế đấy, cònchúngmìnhđây thìnhưgàmáikhông trứng,aingười ta thèmđoáihoài.

NgọcLâuhơikhóchịubảo:

-Saothưthưlạinóithế.

KimLiênhơingượngnên.BỗngthấyTuyếtNgatừxatấttảbướctới,vì tốikhông rõđường,vấpphảidâycỏdướiđấtmàngã.KimLiêncười,bảoNgọcLâu:

-Thưthưthấyconđóthốikhông,cứlàmnhưlàlolắngchoLụcthưthưlắm.

ĐoạnnóitobảoTuyếtNga:

-Từtừthôi,việcgìphảivộiquávậy,ngãđaucóphảikhổthânkhông?

TuyếtNga không nói gì, lồm cồmđứng dậy bước vào phòngBình

Nhi.

Látsau thì trongphòngvang lên tiếngkhóchàinhi.KimLiênngheđaunhóitronglòng.Trongkhiđó,tiếngbàđỡbôbô:

-Maubáo tinmừngchoĐại gia,Đại nươnghayđi, nươngnươngđâyhạsinhmộtvịcanhikháukhỉnhlắm.

NguyệtnươngvộibáochoTâyMônKhánh, rồihaivợchồng tất tảlênnhàtrênrửatay,khănáochỉnhtề,làmlễtạƠntrờiđấtvàtổtiên.

CảnhànghetinBìnhNhisinhcontraithìvuimừngnáoloạn,đámgianhâna hoàn thì hoa chânmúa tay reo cười.KimLiên thấy vậy lạicàng ghen tức đau khổ, bỏ về phòng, đóng cửa lên giường nằmkhóc.HômđólàngàyhaimươibathángsáunămMậuThânTuyênHòathứtư.

Thái lão nương rửa tay rồi cho Bình Nhi uống thuốc định thần.Nguyệtnương lễbáixong,chomờiThái lãonươngvàodùngrượuthịt.Lúc ravề,TháiLãonươngđượcTâyMônKhánh thưởngnămlạngbạcvàmộtxấplụa.TháiLãonươngrậpđầucảmtạrồithuxếpđồđạcravề.TâyMônKhánhvàophòngBìnhNhi,bướctớigiường,thấyhàinhi trắngtrẻokhôingôthìvuimừnglắm,cho lệnhdọntiệcngayphòngngoài,vừauốngrượu,vừathỉnhthoảngchạyvàongắmhài nhi. Hôm sau, TâyMônKhánh sai gia nhân báo tinmừng chokhắpbạnbèthânthích.ỨngBáTướcvàTạHyĐạivộibachânbốncẳngtớimừng.TâyMônKhánhmờiởlạiuốngrượurồimớichovề.SauđóNguyệtnươngđịnhsaingườiđitìmvúem,nhưngTiếttẩuđãdẫnmộtngườiđànbàsạchsẽtới,nóilàngườinàycóconnhỏhơnmột tháng thì chết, chồng lại đi lính phương xa, hiện không nơinươngtựa,đemtớibánvớigiásáulạng.Nguyệtnươngmừnglắm.TrongnhàđangnáoloạnvìtinmừngthìBìnhAnvàobáolàLaiBảovàNgôChủquảnvềtới.TâyMônKhánhchogọivàohỏichuyện.LaiBảohổnhểnkểlạiđầuđuôi,rồiđưagiấytờấntínlênbàn.TâyMônKhánhđọcgiấy tờbổnhậmvàxemcácấntín thì thấyquả làmìnhđượcphongchứcPhóThiênhộ tại sởĐềhình, LaiBảođược làmHiệuúytayphủVậnVương.NgôChủquảnđượclàmDịchthừatạihuyện,bènmừngquýnhmangtấtcảvàotrongchoNguyệtnươngvàmọingườicoirồibảo:

-Tháisưđỡđầu,cho ta làmchứcPhóThiênhộ liệtvàohàngngũphẩmĐạiphu,vậylànàngtrởthànhphunhân.NgôChủquảncũngdược làmDịch thừa tạihuyện,LaiBảo thì làmHiệuúy tạiphủVậnVương.BâygiờmớithấyNgôThầnTiêncoitướngquảlàhay,sinhquýtửvàđượclàmquan,cảhaiviệcmớitrongvòngnửathángđãlinhnghiệm.BìnhNhisinhcontraiđúngdịpnàylàquýlắm,nêngọitênconlàTốQuancanhi.

DứtlờithìthấyLaiBảovàolạychào,cùngNguyệtnươngtròchuyện,rồi tớiNgôChủquản.Thôi thì tinvuidồndập,chuyệnmừngkhôngdứt,cảnhàchẳngaithiếtănthiếtngủnữa.

Chỉ trongvònghômsau,cảhuyệnThanhHàđềuđồnào lênvì tinTâyMônKhánhvừacócontrai,vừađượclàmquan,gianhântrongnhàcũnghaingườicóchứcphậntạihuyện.ThânbằngquyếnthuộcnhàTâyMônkéonhautớichúcmừngvàtặnglễvật,nườmnượpravàokhôngdứt...

Hồi32

TIỆCTÙNGKHÁCHKHỨALIÊNMIÊN

Ngàyhômsau,TâyMônKhánhmộtmặtsaisaiBảođemthưtớibáochosởĐềhìnhbiết,mộtmặtgọithợlàmmũquan,mayphẩmphụcvàlàmcácvậtdụngcầnthiết.

Trong khi đóNgô chủ quản tới tìmỨngBá Tước, báo tin làmìnhđược làm Dịch thừa tại huyện, rồi nhờ Bá Tước nói với TâyMônKhánhchovaytiềnđểănkhao.NgôĐiểnânnănnỉhếtlờirồiphụclạyBáTước,hứađềnơnmườilạng.ỨngBáTướchoảngsợ,vộiđỡdậymàbảo:

-Bâygiờchẳnggìcacacũnglàngườicóchứcphậnrồi,làmvậysaođược, xin cứđứngdậy, thủng thẳng rồi nói chuyện.Bâygiờ cacacầnbaonhiêuthìđủ?

Điểnânngồidậyđáp:

-Chẳngnóigiấugìhuynh,trongnhàtôihiệnmộtđồngmộtchữcũngkhông,bâygiờtrướchếtphảicócái lễchoquantrênđểramắtmànhậmchức,lạiphảicómũmãngquầnáocóconngựamàcưỡi,sauhếtphải có tiệc tùngđãi thânbằngquyến thuộcvôvọngbất thànhdanhmà.Tínhraítnhấtcũngphảibảytámchụclạngmớiđủ.Chỉcóhuynhlàgiúpđượcmàthôi,côngviệcxongxuôi,ơnấysẽđềnđápxứngđáng.Tôiđãviếtsẵnmộtgiấyvaynợrồiđây,huynhxemquarồiđưachoTâyMônĐạiquannhângiùm.

ỨngBáTướcxemquarồibảo:

-Việcnàyhuynhtínhbảytámchụclạngekhôngđủ,chuyệngìchứchuyệnnàymàthiếuhụtthìkỳlắm.Theotôithìhuynhnênsửalạilàmộttrămlạng,chắckhôngphảichịutiềnlờiđâu.Naymailàmquan,bổnglộckéolạimấyhồi,lúcđótrảlạicũngkhôngmuộn.

NgôĐiểnÂnmượnbútmựcBáTướcsửa lại làmột trăm lạng, rồingồiuốngtràtròchuyệnvớiỨngBáTướcmộtlát,sauđóhaingườicùng tới nhàTâyMônKhánh.BìnhAn chạy ramời hai người vào

trongthấytrênđạisảnhnàothợmaythợbạcvànhiềuthợkhácđangtúibụilàmviệc.TâyMônKhánhđangsaiKínhTếviếtthiếpchocácquan, thấyhai người vào thì đứngdậyvái chàomờingồi.ỨngBáTướchỏi:

-Giấybổnhậmđạicavềtớichưa?

TâyMônKhánhđáp:

-Nghenóilàđãvềrồi,tôiđangsaiBônTứđihỏiđó.

BìnhAnđemtràra,quamộttuầntrà.BáTướcvẫnchưađảđộngtớichuyệncủaNgôĐiểnÂn,màchỉbướctớiđámthợ,cầmmộtcáiđailêncoi.TâyMônKhánhthấyvậyhỏi:

-Nhịcathấymấycáiđaiđóthếnào?

BáTướclấythêmmấycáiđainữalêncoirồinói:

-Quảlàquý,đaiphảitobảnthếnàymớilàsang,nhữngthứnàycólẽtìmkhắpcảĐôngKinhcũngchưachắcđãthấy.ĐếnngaycảVệchủ lãogia, tuycóđaingọcđaivàng,nhưngchắckhôngcócáiđaihạc,đỉnhcáiđaitêgiácnàylàthủytêgiácđây,quývôsong,nếuđạicakhôngtinthìcứthảvàonước,nósẽrẽnướcra làmđôichomàxem.Thứnàyđạicamấtbaonhiêutiềnmớitìmđượcvậy?

TâyMônKhánhcười:

-Haingườithửđoáncoilàbaonhiêu.

BáTướccũngcười:

-Chúngtôilàmsaođoánđược.

TâyMônKhánhbảo:

-Thế thìđể tôinói chomànghe,đó là thứđai trongVươngChiêuTuyênphủđó.Hômquacóngườitớimáchtôi,tôisaiBônTứtớitrảgiábảychụclạng,nhưngtớiluimấylầnmàđằngđóngườitakhôngchịu,nhấtđịnhđòiđủmộttrămlạngđó.

BáTướcnói:

-Hèngì,tiềnnàocủaấycókhác.Mộtvịquankhôngphảilàđạicathìlàmsaocóđượccáiđainày.

Nói xong lại ngồi xuống vừa uống trà vừa khen tặngmột hồi. TâyMônKhánhhỏiNgôĐiểnÂn:

-Giấytờcủangươiđãvềchưa?

ỨngBáTướcđỡlời:

-ChínhvìgiấytờcórồichonênhômnayNgônhịcamớiphảinhờtôitớiđâynóivớiđạica,xinđạicathứnhấtlànghĩtớicônglaolặnlộiđiĐôngKinh củaNgônhị ca, thứnhì là nghĩ tới tình đồng liêu dù làchứcphận cao thấp khácnhau, nhưngbâygiờđều là thần tử củatriềuđìnhrồi,đểđạicagiúpđỡcho.Ngônhịcađâybâygiờphảicólễmọn trìnhdiệnngười trên,phải cóquầnáomũmãngcho ravẻ,phảicótiệcmọnmàđãiđằngmọingười,tốnkémchắcnhiều,màtiềnbạckhôngcónổimộtđồng.Đạica thươngtìnhNgônhịcađâymàchovayítlạng,naymaiNgônhịcamẫncánviệcquansẽtrảchođạicamàkhôngbaogiờquênđượcơn lớncủađạica.ĐừngnóiNgônhịca trướcđâycũng làngườicủađại ca,cứnói với tưcáchcủamộtvịDịchthừatạihuyện,Ngônhịcamượntiền,đạicacũngchẳngnêntừchối.

ĐoạnquaysangbảoĐiểnân:

-Ngônhịcaà,nhịcađưa tờgiấyđóchoquannhâncoiqua.NgôĐiểnÂnvộirúttrongtayáoratờgiấynợ,đưachoTâyMônKhánh,TâyMônKhánhđọcthấymượnmộttrămlạng,ngườibảochứnglàỨngBáTướctiềnlờihàngthánglànămphân,bènsailấybút,tựtayxóachỗtiềnlờiđirồibảo:

-ĐãcóỨngnhịcađứngrabảolãnhthìtôikhônglấytiềnlờilàmgìchỉcầntrảđủsốvốnmàthôi.

Nóixongcấtgiấynợđirồivàotrongnhàlấybạc.BỗngcóngườicủaHạĐềhìnhtớihỏivềngàynhậmchức.TâyMônKhánhđãnhờTừ

tiênsinhxemâmdương, chọnngàymồnghai thángbảy làmngàyđáonhậm,bènviết thiếptrả lờiHạĐềhình, thưởngtiềnchongườimangthiếprồisaitiễnracổng.SauđóTâyMônKhánhbảoKínhTếvàolấymộttrămlạngbạcragiaochoNgôĐiểnânrồibảo:

-Ngônhịcachỉcầntrảđủtôimộttrămlạngnàymàthôi.

Điển Ân nhận bạc rồi khấu đầu cảm tạ, sau đó cáo từ. Tây MônKhánhbảo:

-TôikhôngdámlưugiữNgônhịca,đểnhịcalocôngviệc,chỉgiữỨngnhịcaởlạiđâymàthôi.

Chúngtôicònnhiềuchuyệnnói.

NgôĐiểnÂnvuimừng ra về,nhưngsaunày thì quênhẳnơncủaTâyMônKhánh, trái lại lấyoánmàbáo lại,nhưngđó làchuyệnvềsau.

Látsau,BônTứloxongviệctrởvề,TâyMônKhánhchongồicùngỨngBáTướcvàTừtiênsinhăncơmuốngrượu.ĐangănuốngthìcóNgôđạicữutớichúcmừng.Từtiênsinhănxongcáotừmàvề.SauđóỨngBáTướccũngcáotừđểtớinhàNgôĐiểnÂn.ĐiềnÂnđãgóisẵnmườilạngbạc,haitaykínhcẩnđưachoBáTướcrồiquỳxuốngcảmtạ.BáTướccườibảo:

-Tôimàkhôngkhéonói thìchắcgìnhịcamượndược tiền,mà lạikhôngphảichịutiềnlờinữa.

Nói xong cáo từ ra về.ĐiểnÂn thì lo lễ vật choquan trên, lomayquầnáo,muangựavàchuẩnbịđãitiệc.

Nói về LýTri huyện, nghe tin TâyMônKhánh được bổ nhiệm làmPhóThiênhộthìcùngcácquanlạisaiđemrượuquývàcáclễvậttớimừng.Ngườiđượcgiaophóđemlễvật tới làmột thanhniênmườitám tuổi tên là Trương Tiểu Tùng, vốn người huyện Thường ThụcphủTôChâu,nguyên làconnhàdanhgiá tronghuyện, tướngmạothanh tao tuấn tú,mặt như thoaphấn, răng trắngmôi đỏ, biết chừnghĩa,giỏiđànca.TiểuTùngănmặcđẹpđẽđemlễvậttới,TâyMônKhánhthấydiệnmạokhôingô,ănnóihoạtbátthìvuivẻlắm,lạixem

thiếpthấyLýTrihuyệntặngluôncảTiểuTùngchoTâyMônKhánhlàmgianhânthìcàngthích,mộtmặtviếtthiếpcảmtạsaingườiđemđi,mộtmặt thâunạpTiểuTùng,cải tên làThưĐồng,giaophóchocông việc coi sóc văn phòng của mình, giao dịch thư từ với bênngoài,lạichogiữchìakhóahoaviên.

Trong khi đó Chúc Thật Niệm lại giới thiệumột tiểu gia nhânmớimườibốntuổi,TâyMônKhánhcũngthâunạp,cảitênlaKỳĐồng,saicùngvớiCầmĐồngloviệcvàtheomìnhmỗikhirangoài.

Tớingàynhậmchức,mộtmặtTâyMônKhánhchomở tiệc lớn tạinhà,gọinhữngcanữnhạccôngxuấtsắctới,trongđócócảLýMinh,mộtmặt tới sởĐề hình để nhận việc. TâyMôn Khánh cưỡi ngựabạch, độimũ ô sa,mặc áo ngũ sắc, đeo đai thủy tê đi ở giữa gianhânxúmxítxungquanh,línhhầutrướcsaudẹpđường,tiềnhôhậuủng, náo loạn cả huyện đoàn tùy tùng cả mấy chục người, trốngchiêngvangdậy.Saudó trởvềnhà.Quankhách lần lượt tớiđôngđủ.TrướchếtTâyMônKhánhvái chàocácquanphủhuyện rồi ramắtcácbạnđồngliêusauđómớichàohỏithânbằngquyếnthuộcvàhàng xóm lánggiềng.Cuối cùngmờimọi người nhập tiệc.Cảmộtngàyhômđótiệctùngcaxướngtớitốikháchkhứamớiravề.

Từ đó trở đi, ngày ngày TâyMônKhánh tới VệMôn tại Hình viêntrungđườngxétxửcácvụán,hỏicungcáccannhân,lomọivấnđềvềviệchình.

Thấm thoát đã tới ngày đầy tháng củaQuan ca nhi, con củaBìnhNhi.VợNgôđạicữu,Ngônhịcữu,Dươngcônương,Phanbà,Ngôđạidi,vợKiềuđạihộvàthânbằngquyếnthuộcđềuđemlễvật tớimừng.CácquáncanữnhưLýQuếThư,NgôNgânNhicũnggửilễvật tới đồng thời lại ngồi kiệu tới chúcmừng.TâyMônKhánh chodọntiệclớntạisảnhđường,đãitấtcảkháchkhứa.BọnXuânMaiănmặcđẹpđẽcahátđànkịchvàđixungquanhcácbàntiệcrótrượumờikhách.TâyMônKhánhtừkhiralàmquanthìchodọnmộtgianphònglớncạnhđạisảnhlàmthưphòng,mỗikhitừsởĐềhìnhvềthìvào thư phòng thaymũ áo. ThưĐồng lo giữ gìn, rồimới vào hậuphòng.Trongthưphòngmớitrầnthiếtđủbànghếgiườngtủ,ánthư,bútmựcđànsách.ThưĐồngsuốtngàyởtrongthưphòngsắpxếpmọiviệc,đêmthìngủtạimộtgiườngnhỏkêngaytrongđó.Mỗi lầncầngì,TâyMônKhánhđềusaiahoàn tớivănphòng tiếpxúcThư

Đồng.ThưĐồngtínhtìnhlanhlợi,nóinănghoạtbát,diệnmạokhôingô,nênthườngcợtnhảvớitấtcảahoàncácphòngcóviệctớitiếpxúcvớimình,trongđóNgọcTiêucóvẻthânmậtnhất.

MộthômThưĐồngdậysớm,đứngtrướcgươngchảiđầuthìNgọcTiêumớibảo:

-Đồquỷ,giờnàymàcònngắmvuốt,cứtưởngđẹplắmđấy.Giagiađangănsáng.sắpđirồiđấy.

ThưĐồngvẫnthảnnhiênchảiđầu.NgọcTiêubảo:

-Lạnhỉ,mũáogiagiađểđâu?

ThưĐồngbảo:

-Xếplạiđầugiườngtrongđó.

NgọcTiêunói:

-Giagiadặnhômnaylấybộáongũsắcgìđókhôngbiết.ThưĐồngbảo:

-Bộđóhômquamặcrồi,hômnaylạimặtnữahaysao,aibiếtđâumàxếpsẵn.Mũáoởcảtrongtủđó,chịmuốnlấybộnàothìcứmởramàlấy.

NgọcTiêukhônglấyáomàbướctớigầnThưĐồngbảo:

-Gớmchửa,đànôngcon traigìmà trangđiểmdiêmdúanhưđànbà,lấydâyđỏmàcộttócnữa.

Lại thấy ThưĐồng có hai túi nhỏ giắt bênmình,một cái bằng lụangânhồng,mộtcáibằnglụasaxanh,bènbảo:

-Anhchotôicáitúibằnglụangânhồngnàyđi.

ThưĐồnglườmmàđáp:

-Thứngườitaquýnhấtthìlạixin,khônthế?

NgọcTiêubảo:

-Anhlàđànông,dùngtúimàungânhồngcoikhôngđược,đểchotôicóphảiđẹpkhông?

ThưĐồngcười:

-Cóthươngtôithìcứnói,việcgìphảimượncớnàykia.NgọcTiêuđậpvàovaiThưĐồng:

-Khỉ,đừngănnóihồđồ,tưởngquýlắmđấy.

Nóixonggiựtcáitúilụangânhồng,nhưnghaitúicộtchặtvàonhaunênNgọcTiêurútracảhairồibỏcảvàotayáo.ThưĐồngkêulên:

-Ơ kìa, vật dụng của người tamà ngang nhiên chiếm đoạt là thếnào?NgọcTiêukhôngnóigì,mặtđỏhồnglên,vàcườivừasấntớinắmlấyThưĐồngmàđấmthùmthụp.ThưĐồngbảo:

-Này,đừngphátôi,đểtôichảiđầuchoxongchứ,đầutócxổcảrabâygiờ.

NgọcTiêubuôngThưĐồngra,cườihỏi:

-Anhcóbiếthômnaygiagiađiđâukhông?

ThưĐồngđáp:

-HômnaygiagiaăntiệctiễnđưaHoachủbạtạinhàTiếtcông,cóvềchắccũngphảiquátrưa.LạinghenóiđâulàbànvớiỨngnhịgiađểmuanhàcủaKiềuđạihộ,chonêndámởlạiuốngrượuvớiỨngnhịgialắm,nếuvậythìchưabiếtlúcnàomớivề.

NgọcTiêudặn:

- Chừng nào chưa về thì đừng đi đâu, tôi sẽ tới nói chuyện. ThưĐồngmỉmcườigậtđầu.NgọcTiêulạihẹnhò.Látsau,trướckhiđiTâyMônKhánhbảoThưĐồngmấycâunữamớiđemmũáovàochoTâyMônKhánh.Ởnhàviết thiếpmời cácquan tới ngàyhaimươi

támthì tớidựtiệcmừngQuancanhi.LạisaiLaiHưngloviệcmuabánđồăn,cùngnhàbếpchuẩnbịbànghếdọntiệc.ĐạiAnthìphảiđiđưathiếpvàgọiconhát.SauđóTâyMônKhánhlênngựamàđi.

Ởnhà,NguyệtnươngcùngđámtiểuthiếptrướchếtmờikháchkhứavàoTụCảnhĐườngtronghoaviêndùngtrànóichuyệnsauđómớimời lên đại sảnh. Tiệc dọn xong xuôi thì cũng tới trưa, Tây MônKhánhvềđúnglúc,lênđạisảnhchàohỏiđámkháchđànbàrồibảodọn rượu và đồ ăn, lại lấy bảy trăm lạng bạc cùngKínhTế vàBáTướcsangnhàKiềuđạihộỞđốidiện.

Trênđạisảnh,kháchkhứabắtđầuvàotiệc,ănuốngtròchuyệnvuivẻ.NgọcTiêunhânlúckhôngaiđểý,bènlấymộtcáimâmnhỏtrênđểmấymón đồ ăn vàmột bình rượu bằng bạc, lénmang tới thưphòng cho ThưĐồng. Nhưng đẩy cửa vào, không thấy ThưĐồngđâu,sợđứnglâucóngườibắtgặp,liềnđểmâmrượuthịtxuốngbànrồi bước ra. CầmĐồng đứng hầu tiệc để ý thấy Ngọc Tiêumangrượu thịt vào thưphòng rồi trở ra thìnghĩ rằngThưĐồngđangănuống trong thư phong, bèn đẩy cửa bước vào, nhưng không thấyThư Đồng đâu. Cầm Đồng thấy mâm rượu thịt, liền lén bê xuốngphòngBìnhNhi,thấyvúemNhưývàahoànTúXuânđangcoisócTốQuancanhi,bènhỏi:

-NghênhXuânđâu?

TúXuânđáp:

-ChịấyđanghầurượuLụcnương,anhhỏilàmgì?

CầmĐồngđáp:

-TôicómấythứnàymuốntớibiếuNghênhXuân.

TúXuânhỏi:

-Gì,đâu?

ĐangnóithìNghênhXuânbưngmộtmâmđồănvàochovúem,thấyCầmĐồngbènbảo:

-Đồquỷ,tớiđâylàmgìvậy,saokhôngởtrênđóhầutiệc?

CầmĐồngđưamâmrượuthịtchoNghênhXuânmàbảo:

-Tôibiếuchịđây,chịnhậnchotôivui.

NghênhXuânnói:

-Bìnhrượunàylàởbàntiệc,anhmangxuốngđâysaođược?

CầmĐồngđànhnóithật:

-Đây là rượu thịtdoNgọcTiêu léndọn ra rồibưngvào thưphòngThư Đồng ăn, nhưng Thư Đồng không có trong thư phòng, NgọcTiêuđểđó rồi ra, tôimuốnđùachơinên lénvàobưng tớiđây,chịnhậnđi.

NgọcTiêucótớitìmđừngnóira,đểtôibắtphảichuộc.

NghênhXuânhỏi:

-TớilúcĐạinươngtưởngmấtcáibìnhnàyrồichođitìm,loạnnhàlàanhmệtđó.

CầmĐồngcười:

-Tôicólấybìnhrượunàyrakhỏibàntiệcđâumàsợ.

Nóixongquayra.NghênhXuânđổrượuvàđồănrachovúemvàTúXuânănuốngrồigiấubìnhrượuđimộtchỗ.

Chiềuhômdó,kháchkhứaravề,gianhândọndẹpđồđạcthì thấythiếumộtbìnhrượubằngbạc.

NgọcTiêu vội chạy vào thưphòng tìmnhưng không thấy, hỏi ThưĐồngthìThưĐồngđáp:

-Cảngàynaytôitheogiagiaởngoài,cóbiếtgìđâu.

NgọcTiêuhoảngquá,bènrỉtaichoTiểuNgọcbiết,TiểuNgọcmắng:

-Màychết,taolotrà,màylorượu,vậymàmấtbìnhrượulàthếnào.

NóixongNgọcTiêutìmkhắpnơi,nhưngtìmmãicũngkhôngra.Látsau,tìmbìnhrượukhôngthấy,đámgianhânloạncảlên,ngườinọđổngườikia,rồikhóclócthanthở.LúcBìnhNhivềphòng.

NghênhXuânkểlạichuyệnCầmĐồngđembìnhrượubằngbạctới,bảogiấuđi.BìnhNhimắng:

-Thằngchếtđâmdámđùanhưvậybaogiờkhông,màsaomàylạigiữdùmnó,bọnahoànđangsợphátkhóclênkiakìa,màycómaumauđembìnhrượutớiđưachochúngnókhông.

NghênhXuânvộiômbìnhrượuđi.LúcđóNguyệtnươngđangchogọiTiểuNgọcvàNgọcTiêulênhỏi.Haiđứakhóclóc.

Nguyệtnươngbảo:

-Chúngbaycònkhóclócgìnữa?Chỉcóhaiđứabaylotràrượubâygiờbìnhmấtthìtínhsaođây?

NgọcTiêunói:

-Tôilúcnàocũngởcạnhnươngnươngđểrótrượu,cònđồvậtnhưbátđĩabìnhrượuthìdoTiểuNgọccaiquản,tôilàmsaobiếtcóbaonhiêubìnhrượu,vàlànhữngbìnhnào.

TiểuNgọcnói:

-Tôiđilấytràthìcònthấychịcầmbìnhrượuđó,saolạibảokhôngbiết?

Nguyệtnươngbảo:

-Kháchkhứahômnaycógì làđôngđâu,mà toàn làđànbà, toànnhữngchỗthântình,làmsaolạimấtbìnhrượuđược.Thôiđểlátnữachủchúngbayvề rồichúngbay trả lời,xemmỗiđứacóđượcmộttrậnnênthânkhông.

Đúng lúc đó thì TâyMônKhánh về tới, vào phòngNguyệt nương,thấyhaiahoànđangquỳthìhỏi:

-Chuyệngìvậy?

Nguyệt nương kể lại chuyện mất bình rượu bằng bạc. Tây MônKhánhbảo:

-Đểtừtừrồitìmchora.việcgìmàầmĩlênvậy?

KimLiêncũngtới,nghevậyliềnnói:

-Đồđạctrongnhàmấtmátthìphảitrahỏichứ,màlạilàđồquýnữa.Lầnnàymàtrakhôngrathìlầnsaugianhânthahồmàăncắp.Vảlạihômnaylàchuyệnvuimừng,mấtđồkhôngtốt.

Rõ ràng là Kim Liênmuốn ám chỉ ràng đứa con của Bình Nhi sẽchẳngragì.TâyMônKhánhhiểuýnhưngkhôngnóigì.ĐúnglúcđóthìNghênhXuânđembìnhrượutới.NgọcTiêunóingay:

-Đúnglàcáibìnhđódâyrồi.

Nguyệtnươnghỏi:

-Ởđâurađây?

NghênhXuânđáp:

-AnhCầmĐồngđemtớiphòngLụcnươngbảoconcấtgiùm,thậtrakhôngbiếttừđâuđemtới.

Nguyệtnươnghỏivọngra:

-ThằngquỷCầmĐồngđâu?

ĐạiAnchạyvàothưa:

-HômnayCầmĐồngphảingủđêmđểcoinhàởđườngSưTử.

KimLiênnghexongcườikhẩy.TâyMônKhánhhỏi:

-Nàngcườigìvậy?

KimLiênđáp:

-CầmĐồng làgianhâncủaLụcnương, rõ ràng lànóăncắpbìnhrượu rồi đem giấu tại phòng chủ, nó ỷ thế chủmà làm bậy khôngtrừngtrị thìđể làmgì.Theotôi thìnênchogọinóvềngay,hỏiđầuđuôi rồiđánhchomột trận làxong.TâyMônKhánhnghexongnổigiậnbảo:

-NàngnóinhưvậytứclàbảoLụcnươngmuốncáibìnhrượuđórồisai thằngCầmĐồngăn cắpphải không?Nàngnghĩ là Lụcnươngkhôngcótiềnmuanổicáibìnhđóphảikhông?

KimLiênthẹnđỏmặttíataiđáp:

-CóphảitôibảolàLụcthưthưkhôngcótiềnđâu.Nóixonglủimất.TâyMônKhánhrađạisảnhnóichuyệnvớiKínhTế.KimLiênthìgặpNgọcLâunóichuyện.KimLiênnóitoànnhữnglờitráchoánTâyMônKhánhvàbôinhọBìnhNhi.Látsaulạibảo:

-SinhđượcđứacontraithìcứnhưlàsinhTháitửkhôngbằng.Giagia từ khi có con thì tônngười ta lên tậnmây xanh còn coi chúngmình như đất bùn. Gia gia không thèm nhìn đến chúngmình, màchúngmìnhcóvôtìnhnóicâugìđộngđếnngườitalàynhưgiagianổigiậnmắngmỏ.AikhôngbiếtlàBìnhNhinócótiền,lạisinhđượccontrai,nhưngcáigìcũngvừaphảithôichứ.NgọcLâuchỉầmừchoqua.LátsauTâyMônKhánhvàKínhTếtừphòngkháchbướcrahoaviên.

NgọcLâubảo?

-Thưthưnênvềphòngđi,chắcgiagiatớiphòngthừthưđó.

KimLiêncườinhạt:

-Tớiphòngngườinàocócontrẻthìmớivui,chứcònphòngchúngmình lạnh tanhvắngngắt,khôngcó tiếng trẻconcườikhóc,vuigìmàđến.

ĐangnóithìXuânMaitừxađitới.NgọcLâucười:

-Tôinóilàgiagiatớiphòngthưthư,thưthưkhôngtin.XuânMainóchẳngragọithưthưvềlàgìkia?

ĐoạnhỏiXuânMai:

-Ngươiđiđâuvậy?

XuânMaibướctớiđáp:

-Tôi đangđịnhđi tìmNgọcTiêudểhỏi xemchị ấy cómuốn lấy ítkhănvuôngkhông.

NgọcLâuhỏi:

-Giagiabâygiờđangởđâu?

XuânMaiđáp:

-GiagiađangởphòngLụcnương.

NgọcLâuimlặng.KimLiênthìcảmthấynhưcóaicầmdaocắttừngkhúcruộtmình,bènnghiếnrăngnói:

-Quânbạctình,từnaynhấtđịnhkhôngchovàophòngtôinữa.

NgọcLâubảo:

-Saolạinóivậy?

KimLiênnóirítquahaihàmrăng:

-Chứkhôngư?BìnhNhithìhơngìtôi,vậymàcóđượcđứacontraithìmộtngườiởtrênchíntừngmây.mộtngườibịdìmxuốngtậnđấtđen.

TrongkhiKimLiênđang thở thanoán trách thìTâyMônKhánh từphòngBìnhNhitrởlênSảnhđường.CógianhâncủaTiếtTháigiám

đemrượuquývàcáclễvậtrấthậutớichúcmừng.TâyMônKhánhthưởngtiềnchogianhânnhàhọTiếtrồichovề,NguyệtnươngsaiahoànramờiTâyMônKhánhvàođểLýQuếThưvàNgôNgânNhitừgiã.TâyMônKhánhvàobảo:

-Hainàngvềlàmgì,xinởlạiđâychơi,tiệctùngcònnhiều,tôisẽgọiđoàn hát tới mua vui. Hai nàng là khách, cứ việc ngồi uống rượunghehát.

QuếThưnói:

-Nếugiagiacó lònggiữ lại thìxinnóichongười tớibáochomẫuthântôimộttiếngđểngườiđượcyêntâm.

TâyMônKhánhchohaicáikiệutrởvề,lạisaingườiđibáotinchoLýbàbiết.

Hômsau,TâyMônKhánhchodọntiệclớntạiđạisảnhđểđãikhách,lạimờiỨng,Tạhai người tới tiếp kháchgiùm.Hai người tới sớm.TâyMônKhánhmờiraTụCảnhĐườngtronghoaviênuốngtrà.ỨngBáTướchỏi:

-Tiệchômnayđạicamờinhữngai?

TâyMônKhánhđáp:

-CóhaiTướngcôngLưu,Tiết,cóChuđạinhânởSoáiphủ,cóĐôgiámKinhNamGiang,HạĐềhình,TrươngĐoàn luyệnTổngbinh,PhạmThiênhộ,Ngôđạica,Ngônhịcavà ítngườinữa,nhịvị tiếpđãigiùmcho.

NóixongthìthấyNgôđạicữuvàNgônhịcữutới,đôibênváichàorồicùngngồi.ỨngBáTướchỏi:

-Canhiđãđầythángrồi,đãchobồngrangoàichưa?

TâyMônKhánhđáp:

-Coivậychứcháunóhãycònnonnớt,bồngrangoàisợgiómáy,nhưngvúembảolàkhôngsaocả.

Hômnayđãchoquấnchănthậtấmrồibồngrachomấyngườitrongthânquyếncoirồi.

BáTướcnói:

-Nếunhưvậythìbâygiờnhânlúckháchkhứachưatới,xinđạicachobồngcanhirađâychochúngtôithămmộtchút.TâyMônKhánhquaylạibảogianhân:

-ĐạicữuvàNhịcữucùngỨngnhịgia,Tạđạigiamuốnthămcanhi,vàothưavớiĐạinươngchobồngcanhirađâymộtlát.

Gianhânvàothưa.NguyệtnươngsaivúemNhưÝquấnchănthậtấmchoTốQuan rồi dặnbồngchocẩn thận, lại saiĐạiAnđi theocanhchừng.Mọingườixúmlạicoi,thấymặtmũikhôingôđềukhentặnghết lời.Ngôđạicữu,NgônhịcữuvàHyĐạiđềutặngquàchođứanhỏ,riêngBáTướctặngsợidâyđeocómấyđồngtiềnTrườngMệnh.SauđóTâyMônKhánhchovúemvàĐạiAnđemTốQuanvềphòng,dặn làđi cẩn thận, kẻocanhi giậtmình.ỨngBáTướcnóitiếp:

-Tướngmạocanhithậtkhôingôđoanchính,saunàytấtphảilàtaycôngdanhquánthếchứkhôngvừađâu.

TâyMônKhánhvuilắm,đứngdậymàváitạ.Mọingườilạitiếptụctròchuyện.Látsaugianhânvàobáo làcóLưucôngvàTiếtcông tới.TâyMônKhánhvộisửalạiáomũratậncổngtiếprước.HaivịTướngcông mỗi người ngồi một kiệu, tiền hô hậu ủng mà tới. Tây MônKhánhcúimìnhváichàorồimời lênđạisảnh.LátsauChuThủbi.,Kinhđôgiám,HạĐềhìnhcùngcácquanlạitrongphủhuyệntớiđôngđủ.Ngoàicổngxengựachậtđường, línhhầunhannhảntrongnhàthìgianhânđầytớđứngchậtnhà,xúmxíthầuhạxungquanh.Sauvài tuầntrà,TâyMônKhánhchocửnhạctưngbừngrồimờikháchnhậptiệc.

Tiệcgồmmườihai bàn lớnkêdọc theođại sảnh.TâyMônKhánhmờihai tướngcôngLưu.Tiếtngồiđầu tiệc,haingườinày từchối,nói:

-Đâuphảichỉcóchúngtôi,cònnhiềuvịkhácxứngđánghơnchứ.

ChuThủbịđứngdậynói:

-Nhịvịđềulàđạithầntrongtriều,lạicaoniênvànhiềuđức.Ngườitathườngnói,bậcnội thần làmquanbanămthìđượcngồi trên thiêntử,chonênnhịvịngồiđầutiệclàđúnglắm.

HaingườikhiêmnhượngmộthồirồiTiếtTướngcôngnói:

-Lưucaà,liệtvịđâyđãnóivậythìmìnhngồixuốngđi,kẻochủnhânbuồn.

Nóixong,haingườingồixuốngđốidiệnnhau,saumỗingườicóhaigianhânđứngquạt.Kháchkhứaphânngôi thứmàngồi.Nhãnhạcvanglừng,mọingườibắtđầunhậptiệc.Thôithìrượuquýcùngsơnhàohảivịkhôngsaokểhết.Quanămtuầnrượu,hainhạccônglàLýMinhvàNgôHuệ,ngườiđàn tỳbà,ngườiđàn tranh,bước tớigầntiệcđểđànháttheolệnhcủathựckhách.ChuThủbịbảo:

-HaingườihátmừngnhịvịTướngcôngđâytrướcđi.

Lưutháigiámnói:

-Xinđểnhườngliệtvịtrước.

ChuThủbịnói:

-Xinlãocôngkhôngnênquákhiêmtốnnhưvậykhiếnchúngtôikhónghĩ.

LưuTháigiámbènbảo:

-Nếuvậy thìbảohaiđứađónóhátbài 'Cuôcđờinhưgiấcchiêmbao"đi.

ChuThủbịnói:

-Thưavới lãocông,bàiđó là lời thancủangườichánđờiquyẩn,TâyMônđạinhânđâyhômnaycóviệcvuimừng thìe rằngkhông

nênchohátbàiđó.

LưuTháigiámbảo:

-Nếuvậythìbảonóhátbài"Ngườiđạithầnquảnlãnhlụccung".

ChuThủbịnói:

- Bài đó chỉ là những lời tạp ký, hômnay là ngày khánh hạ, có lẽkhôngnênchohátbàiđóTiếtTháigiámbảo:

-Nếuvậythìbảochúnghátbài"Ởđờikhổnhấtbiệtly".

HạĐềhìnhcười:

-Thưalãocông,bàiđólạicàngkhônghátđược.

TiếtTháigiámbảo:

-Chúng tôi lànhữngnộiquan,cảđờichỉbiết tunghôvạn tuếnênkhôngrànhvềhátxướng,thôithìđểhaiđứanómuốnhátgìthìhát.

HạĐềhìnhỷmìnhlànhânviênchấpsựtrongKimNgôVệlạicậylàvịquanvềhìnhpháp,nênngangnhiênbảohaicacông?

-Cácngươinênhátkhúc"Tamthậpxoang".HômnaylàtiệcmừngTâyMônđạinhângiaquantiếnlộcvàsinhquýtử,vậycácngươinênhátkhúcđólàhợpnhất.

TiếtTháigiámhỏi:

-Cócảviệcsinhquýtửnữasao?

ChuThủbịđáp:

-HômnaycũnglàtiệcmừngngàyđầythángcủaTâyMôncôngtử,anhemchúngtôilàchỗđồngliêunênđềucólễvậttớimừngrồi.

TiếtTháigiámquaysangbảoLưuTháigiám:

-Lưucaà,ngàymaichúngmìnhphảisaingườiđemlễvậttớimừng.

TâyMônKhánhvộiđứngdậynói:

-Tiểusinhđâymớicóđượcmộtđứakhuyểntử,khôngcógìđángmừng,cúixinnhịvịTướngcôngđừngquábậntâm.

NóixonggọiĐạiAnvàomờiLýQuếThưvàNgôNgânNhirabiểudiễnđànca.Haingườiănmặcxahoatrangđiểmlộnglẫy,bướcratrướctiệclạybốnlạyrồihaingườiđihaibênrótrượumờikhách.

Bữa tiệc tưng bừng trong tiếng đàn ca cười nói. Tới Khoảng canhmột,TiếtTháigiámvàLưutháigiámđứngdậynói:

-Hômnaychúngtavìtấmthịnhtìnhcủachủnhânmàtớiđâytrướclàđểmừngchủnhân,saulàcùngchủnhânvàliệtvịvuitiệc,thậthânhạnhchochúngtalắm.Bâygiờthìchúngtaxincáotừ.

TâyMônKhánhđứngdậynói:

-Chẳngmấykhinhịvị lãocônggiánglâmtớinơichậthẹpnày,xinngồinánlạiđôichút.

ĐámkháchthấyhaiTháigiámLưu,Tiếtcáotừthìcũngđứngdậyváichàomàvề.TâyMônKhánhcùngNgôđạicữu,Ngônhịcữu,ỨngBáTướcvàTạHyĐạitiễnkháchravề.Ngoàicổngđènđuốcsángtrưng,gianhân línhhầuchạyrầmrập,mỗivịquan làmộtđoàntùytùngtiềnhôhậuủngmàvề...

Hồi33

TRẺTHƠKINHĐỘNG

Kháchkhứaravề,TâyMônKhánhmờiNgôđạicữu,Ngônhịcữu,ỨngBáTướcvàTạHyĐạiởlạiuốngrượunghenhạc,lạidặnđámnhạccông:

-Ngàymai các ngươi lại tới đây giúp ta, ta còn phảimời các bạnđồngsựvà thuộchạ trong sở tới nữa.Cácngươi gắng sức sẽ cóthưởng.

Đámnhạccôngđáp:

-Chúngtôi lúcnàocũnggắngsức,ngàymaichúngtôiănmặcđẹpvàsẽtớigiúpvui.

LátsanTâyMônKhánhchodọn tiệcchođámnhạccôngănuống,sauđóchohọravề.SauđóLýQuếThưvàNgôNgânNhibướcracườibảo:

-Quannhânà,bâygiờđãmuộnrồi,kiệucũngđangchờ,chochúngtôivềnhé.

ỨngBáTướcbảo:

-Chúngtôithìthếnàocũngxong,nhưnghômnaycónhịvịcữugiađây,chưahátkhúcnàochonhịvịđâynghemàđãđòivềlàthếnào?

QuếThưnói:

-Nhịgiakhôngbiếtnênmớinóivậy,tôiởđâyđãhaingàyliền,ởnhàchắcmẫuthântôimonglắm.

BáTướcnói:

-Thôithôi,nếukhôngchịuthìcứvềđi.

TâyMônKhánhbảo:

-Đểhọvềlàhơn,haihômnayhọcũngcựcnhọclắm,đểtôibảođứakhácnóhátchocácvịnghe.

Đoạnquaylạihỏi:

-Hainàngđãănuốnggìchưa?

QuếThưđáp:

-Đạinươngchochúngtôiănởtrongrồi.

Nóixongváichàomọingườirồibướcra.TâyMônKhánhdặntheo:

-Ngàykialạixinmờihainàngtới,cũngphiềnhainàngmờithêmhaingườinữachẳnghạnnhưTrịnhÁiNhivàKimXuyếnNhicũngđược.Hômđótôisẽđãitiệcthânbằngquyếnthuộc.

ỨngBáTướcnóivọngra:

-AichứQuếThưthìnhờgìphảiđưatiềntrướcmớiđược.

QuếThưcườibảo:

-Đồquỷlúcnàocũngđùađược.

NóixongcùngNgôNgânNhilênkiêumàvề.

Trongnày,BáTướcnói:

-Đạicaà,ngàykiađịnhmờinhữngaivậy?

TâyMônKhánhđáp:

-ThìmờiKiều lão,nhịvịcữugiađây,Hoađạica,Trầmdiphu,vàđámanhemmình,tấtcảvuivẻmộtngày.BáTướcnói:

- Nếu vậy thì chúng tôi cũng tới sớm như hôm nay để tiếp kháchgiùmđạica.

TâyMônKhánhbảo:

-Vậythìquýquá,xinnhịvịhạcốgiùmcho.

Đoạngọi LýMinhvàNgôHuệ rađàncamột lúcnữa.Sauđómọingườimớicáotừ.

Hômsau,TâyMônKhánhmở tiệc đãi quan viên tronghuyện.TiếtTháigiámtớithăm,TâyMônKhánhmờivàoTụCảnhĐườngtronghoaviênuốngtrà.TiếtTháigiámhỏi:

-LưuTháigiámđãchongườiđemlễvậttớichưa?

TâyMônKhánhđáp:

-Thưađãchođemtớirồi.

TiếtTháigiámlạinói:

-Xinchođemcanhirađâychotathămvàchúcthọ.TâyMônKhánhkhông từchốiđược,phảibảoĐạiAngọinhũmẫubếTốQuan ra.TiếtThái giámcoi xonghết lời khenngợi rồi gọi hai gianhân theomìnhđemhaiquảđựngđầy lễvật,gồmhai lạngbạcBátbảo,mộtxấp lụa ngự dụng, bốn đồng tiền vàng Phúc Thọ Khang Ninh vànhiềuthứkhác,đoạnnói:

-Tachẳngcógìngoàilễmọnnàyđemtớitặngcanhi.

TâyMônKhánhđứngdậyváitạmànói:

-Thậtlàmphiềnlãocôngquá.

Đoạnmộtmặtsai tiếpnhận lễvật,mộtmặtbảođemTốQuanvào.Hai người tiếp tục ngồi uống trà trò chuyện, gia nhân vào báo làkhách tới. Tây Môn Khánh vội đứng dậy sửa lại mũ áo, bước ranghênhtiếp.

Đám kháchmới tới gồmTri huyện LýĐạt Thiên,Huyện thừaTiênThành,ChủbạhọNhâmvàĐiểnsửhọHạ.TâyMônKhánhmờitấtcả lên sảnhđường,đámkháchvái chàoTiếtThái giámvàmờihọ

Tiếtngồitrên.

LátsaucóThượngCửnhântới.Saumộttuầntrà,nhạctấulên,TâyMônKhánhmờimọingườinhậptiệc.

ĐoànhátđưadanhsáchnhữngbàicamúalênTiếtTháigiámchọnvũkhúc"HànTrươngTử lên tiên".Đoànvũmúa thậtđẹpmắt.TiếtTháigiámvui lắm,gọigianhânđemíttiềnđếnthưởngchođámvũcôngvànhạccông.Bữatiệchômđókéodàitớitốimớidứt.

TrongkhiđóQuếThưvềnhà,tròchuyệnbàntínhcùngmẹ.Hômsaumuanhiềulễvật,lạitựtaylàmmộtđôihài,rồisaigianhânđemtheo,rồi lên kiệu tới nhà TâyMônKhánh. Tới nơi,Quế Thư vào phòngNguyệt nương lạy bốn lạymàdâng lễ vật, sauđómới bái kiến cômìnhlàKiềuNhivàTâyMônKhánh.Nguyệtnươngbảo:

-Mấyhômnaylàmphiềncháunhiều,hômnaylạichonhiềuthứquáthếnày?

QuếThưcườithưa:

-Mẫuthâncháunóirằngbâygiờquannhânđãlàmquan,khôngthểluitớiđằngcháuđượcnữa,nêndạycháusoạnlễmọnhômnayđểtớixinĐạinươngnhậnlàmmẹnuôichocháuđểcháucòncóthểtớiluinơiđây.

NguyệtnươngmờiQuếThưuốngtràrồihỏi:

-NgôNgânthưvàhaingườikiasaokhôngthấytới?

QuếThưđáp:

-NgânNhibiếtrồi,saogiờnàychưathấytới.HômkiagiagiacódặncháumờihaichịTrịnhÁiHươngvàHànKimXuyến,cháuđãmờirồi.Chắccũngsắptới.

VừadứtlờithìNgânNhi,ÁiHươngvàmộtthiếunữmặcxiêmáođạihồngtới.NgânNhithấyQuếThưđãcởiáongoàiđangngồiuốngtràthìbảo:

-Saothưthưkhôngchờchúngtôimàtớitrướcmộtmìnhvậy?

QuếThưcười:

-Tôiđangđợithưthưởnhàthìmẫuthântôibảolàcóthểthưthưđitrướcrồi,dođótôivộiđi,ngờđâulạitớitrướchết.

NgânNhibảo:

-Nếuvậythìchúngtôitớichậmrồi.

Nguyệtnươngtươicười:

-Khôngchậmđâu,àcônươngkia,xinlỗiphươngdanhquýtínhlàgì?

NgânNhiđáp:

-ThưthưđólàemgáicủaHànKimXuyến,tứclàNgọcXuyến.

Nguyệt Thư sai TiểuNgọc bày đồ ăn và bánh tráimờimọi người.QuếThưmuốnchứng tỏmình làconnuôi củaNguyệtnương,bènlăngxăngđứngradọndẹpcácthứ,lạigọi:

-NgọcTiêuơi,cótràkhông,chorađâymộtbìnhđi.

Látsaulạigọi:

-TiểuNgọcơi,đemchochịchútnướcrửataycoi.

NgọcTiêuvàTiểuNgọcnhấtnhấtnghelời.BọnNgânNhilấylàmlạlắm nhưng không tiện hỏi nhau. Lát saumấy người ăn xong,QuếThưbảo:

-NgânThưà,bangườiănxongrồi thì lấynhạckhírađànhátchoĐại nương nghe, tôi cũng hát một bài trước rồi. Ngân Nhi và haingườikiachỉbiếtlàmtheo.NgânNhiđàntranh,ÁiHươngđàntỳbàchoNgọcXuyếnhátkhúc"Bátthanhcamchâư".Khúchátvừadứt,NgânNhibỏđànxuốnghỏiNguyệtnương:

-Chẳnghayhômnaytrongtiệccónhữngvịnào?

Nguyệtnươngđáp:

-Tiệchômnaychỉtoànthânbằngquyếnthuộcmàthôi.

QuếThưnói:

-Hômnaykhôngcóhaicáiônggiàlẩmcẩmhômnọđâu.

Nguyệtnươngcười:

-Đúngrồi,hômnaykhôngcóhaivịđó.HômquaTiếtTháigiámtớitặnglễvậtnênmờiluôn.Lưutháigiámkhôngcómặt.QuếThưcũngcười:

-ÔngTháigiámhọLưuthìcũngcòntạm,chứcáiônghọTiếtthìquảlàkhôngthểmênổi.

Nguyệtnươngbảo:

-Haivịđó lànộiquanđấymà,cũnghơi lẩmcẩmmộtchút,nhưngmìnhcứkhéoléomộtchútlàđẹp.

QuếThưnói:

-Nươngnươngdạyrấtđúng,nhưnghaivịđótínhtìnhbuồncười,ănnóicũngkỳlạlắm,kháchẳnmọingười.

ĐangnóichuyệnthìĐạiAnvàobảo:

-Kháchđãtớiđượcquánửa,họđangchờđợimàcácthưthưlạiởđây,chưasửasoạnđểlênđạisảnhsao?

Nguyệtnươnghỏi:

-Cónhữngaitớirồi?

ĐạiAnđáp:

-CóKiềuđạigia,Hoađạigia,nhịvịcữugia,Tạđạigiavàmấyngườinữa.

QuếThưhỏi:

-HômnaycóhaiôngtrờihọỨnghọChúctớikhông?

ĐạiAnđáp:

-Trongcácvịanhemkếtnghĩavớigiagiathìkhôngthiếuaicả.Ứngnhịgiađãtớitừsángsớmnhưnghiệnđicôngviệcchogiagia,chắccũngsắpvề.

QuếThưbảo:

-Áidà,gặpmấyôngđóthìmệtlắm,tiệchômnaychưabiếtbaogiờmớitan.Cớlẽhômnaytôikhôngrađâu,tôiởtrongnàyhátchomẹnuôitôinghecònhơn.

ĐạiAnbảo:

-Cóthưthưlàchínhmàkhôngrasaođược?

Nóixongbướcra.QuếThưnóivớiNguyệtnương:

-Nươngnươngkhôngbiếtđâu,ôngChúcThậtNiệmlắmmồmlắmmiệnghơnaihết,lạihaycợtnhảvôduyên,ôngđóvớiôngTônThiênHóamàhợplạithìkhôngcònainóingoàihaiôngđócả,trongtiệccóaiphảnđốihaiôngđócũngmặckệ.ÁiHươngnói:

-CáiônghọChúcđóhômnọtớinhàtôi,bỏramườilạngbạcđểmờiem tôi làáiNguyệt,mẫu thân tôinói rằngem tôihiệnđượcmột vịkháchphươngnammờihơnthángnaynênkhôngthểđiđược.ÔnghọChúcnàyvìăn tiềncủaTrươngnhịquanđểmời,nay thấyvậynhấtđịnhkhôngchịu.MẫuthântôichưabiếttínhsaothìTrươngnhịquancưỡingựa tới,cóbốnnăm têngianhân theohầu, tấtcảđềungồigiữacửanhàtôikhôngchịuđi.ÔnghọChúcphảiquỳxuốngxinvớimẫu thân tôi làcứnhận tiền rồimờiÁiNguyệt ramộtchútchothấymặtcũngđược,ôngấylàmchúngtôicườigầnchết,ngườiđâumàdainhưđỉa.

ĐoạnquaysangQuếThưbảo:

-ÀhômnọtôirangoạithànhgặpChuTiếuNhi,nóilàcólầntớithămthưthưnhưngkhônggặp.

QuếThưvộiđưamắtlàmhiệurồinói:

-Đâucó,ôngtatớitìmchịtôilàQuếKhanhđấychứ,hômđótôitớiđâymà.

ÁiHươnglạihỏi:

-Nếu thư thưkhônggiao thiệpvớiông ta thì saoông ta lạibảo làquenthưthư?

QuếThưvộinói:

-Ôithìngườitanóisaochẳngđược,mẫuthântôicấmkhôngchotôiquenvớiaihết.Tronglúcmọingườiđangtròchuyệnthìngoàisảnhđường,kháchkhứađãtớiđôngđủ.TâyMônKhánhđộimũđeođaimờimọi người nhập tiệc.Mọi người đều nhường cho Kiều đại hộngồiđầutiệc.SauđóTâyMônKhánhchomờimấycanữra.Bacanữbướcra,trangđiểmlộnglẫy,mùisonphấnngàongạt.

ỨngBáTướcvừanhìnđãxuýtxoarồibảo:

-Saolạichỉcóbangười?

ĐoạnquaylạihỏiTâyMônKhánh:

-Xinchủnhânchobiết,cònLýQuếThưđâu,saokhôngthấy?

TâyMônKhánhđáp:

-Tôicũngkhôngbiết.

Nóixongbảobangườicứbắtđầu.ÁiHươngđàn tranh,NhânNhiđàntỳbà,NgọcXuyếngõphách,cảbavừađànvừahátkhúc"Thủytiêntử".Bàntiệcgồmmườibốnngười,bacanữhátxongthìtớirót

rượuchotừngthựckhách.Mọingườiănuốngvuivẻcườinóiồnào.Rượuchảynhưsuối,thứcăndọnlêntớitấp,đámbạnkếtnghĩacủachủnhàănuốngnhưsấmchớp.Rượuđượcvài tuần,cahátcũngđượcvàibàithìỨngBáTướccấttiếng:

-Chủnhânơi,mọingườivuivẻchuyệntrònhưthếnày,cóainghehátđâu,xinbanàngđừnghátlàmgìchomệt,chủnhânmờibanàngtớirótrượuchochúngtôicònhơnlàngồiđómàhát.

TâyMônKhánhcười:

-Đểhọhátchomìnhnghecóphải thíchhơnkhông,vả lại lúcđầutiệchọđãrótrượumờirồi.

ÁiHươngnóimóc:

-Ứngnhịgiachỉbiếtănuốngchứđâubiếtnghehát.

ỨngBáTướctứcquá,đứngdậyquát.

-ĐạiAnđâu,màylôicổbọnxấcláođólạiđây.

ĐạiAnđứngim.ỨngBáTướcbướctới,haitaynắmhaingườikéolạibàntiệcbắtchuốcrượu.ÁiHươngkêulên:

-Ôngnàylạchưa,làmgìmàlôikéongườitathếnày?

ỨngBáTướcnói:

-Condâmphụkhốnnạnkiataonóichomàybiếtlàthờigiờcóhạn,màyphảitớichuốcrượuchomọingười.

Mấycanữkhôngmuốnsinhchuyện,sợphật lòngTâyMônKhánhnên nhẫn nhục tới chuốc rượu cho từng người. Lúc Ngân Nhi tớichuốcrượuchoỨngBáTướcthìBáTướchỏi:

-QuếThưhômnayđâusaokhôngthấy?

NgânNhiđáp:

-NhịgiacònhỏinữahaysaoQuếThưbâygiờđãtrởthànhconnuôicủaĐạinươngnhànàyrồi,hiệnđangngồitrongnhàvớiĐạinương.Hômnayhẹnnhautớiđây,tôicứngồinhàchờ,mãisaukhôngthấy,mớisaiahoàntớihỏithìbảolàQuếThưđitừsớmrồi.ChúngtôitớiđâythìthấyQuếThưlăngxănglàmviệctrongnhà,saibảoahoàn,nóinăngvớiĐạinươngngọtxớt,chúngtôichẳnghiểulàmsao.Mãivừarồi,gặpLụcnươngnhànày,chúngtôimớiđượcbiếtrằngQuếThưsoạnlễvậtrấthậu,lạitựtaylàmmộtđôihài,đemtớibiếuĐạinươngvàxinlàmconnuôi.Nhưvậythìngườitađâucóphảirahátvàchuốcrượunhưchúngtôinữa.

ỨngBáTướcnói:

-Conkhốnđócó rađâyhaykhông, chuyệnđó ta khôngcầnnữa,nhưng tanóichonàngbiết làconkhốnđó ranh lắm.Bâygiờquannhânđâyđã làmột vị quan trongngànhhìnhpháp, thứnhất lànómuốndựathế, thứnhì lànómuốnkiếmcáchđi lạivớinhànàymàkiếmchác,dođómớigiảýxinvàolàmconnuôiĐạinương.Tađoánnhưvậy,nàngcoicóđúngkhông?Nhưngđểtanóichonàngnghe,nó đã tưởng là khôn, nhưng bây giờ ta chỉ cho nàng là ngàymainàng cũng sẵn lễ vật thật hậu, đem tới xin làm con nuôi của Lụcnương, trongnhànày,bâygiờLụcnươngmới làngườicóưu thế.Nàngthửnghĩcoitanóiđúnghaykhông?

NgânNhiđáp:

-Nhịranóirấtđúng,đểtôivềbàntínhvớimẫuthântôi.

Nóixongsangchuốcrượuchongườikhác.LátsauHànNgọcXuyếntớichuốcrượu.ỨngBáTướchỏi:

-Chịcủanànghômnayởnhàlàmgì?

NgọcXuyếnđáp:

-Hồinàychịtôiởnhàcóngườibao,nênkhôngđihátởngoài.

BáTướcnói:

-Hồi thángnămvừarồi ta tớinhànàng thìđãkhônggặpchịnàng

nữarồi.

NgọcXuyếnnói:

-Tạihômđónhịgiakhôngchịungồinánlạimộtchút,chỉ látsaulàchịtôira.

BáTướcbảo:

-Hômđónhànàngcókháchlạ,lạithêmquannhânởđâychongườitớimờinêntakhôngngồilâuđược.

Ngọc Xuyến chuốc cho Bá Tước một chung, Bá Tước uống cạn,NgọcXuyếnlạirótmộtchungnữa,BáTướcbảo:

-Thôithôi,rótítthôi,takhônguốngnổinữa.

NgọcXuyếnnói:

-Nếunhịgiakhônguốngnữathìđểláttôihátchonhịgianghe.

BáTướcbảo:

-Nàngthậtdễthươngnhưvậymớikháđược,chứchanhchuađỏngđảnhnhưconkhốnhọTrịnh thìnaymaichếtđóikhôngcócơmăncũngchẳngaithương.

TrịnhÁiHươngđứngbênngheđượcbènnói:

-Thôiđi,chỉgiỏichửimắngngườikhácmàthôi.

TâyMônKhánhbảo:

-Nhịcathậtchảrasao,hồinãythìbảolàkhôngnghehát,bâygiờlạithíchnghehát.

BáTướcbảo:

-Hồinãytôimuốnchuốcrượu,nhưngbâygiờtôimuốnnghehátthìsao.Trongtúitôicòníttiền,cóthểthưởngchongườinàoháthaycơ

mà.

NgọcXuyếnđemcây tỳbà tớihátmộtbàingắn.Tiếnghátdứt,BáTướchỏi:

-Chủnhânà,saokhôngchoQuếThưrađây?TâyMônKhánhđáp:

-ChắclàhômnayQuếThưkhôngtới.

BáTướcnói:

-Tôivừanghetiếnghátcủanàngởhậuđườngmà,chẳnglẽtôinóiláohaysao.

ĐoạnquaybảoĐạiAn:

-NgươivàomờiQuếThưrađây.

ĐạiAnnói:

-Nhịgianghelầmrồi,đólàtiếngđànhátcủanữtiênsinhỨcđạithưtrongphòngĐạinươngtôi.

BáTướcbảo:

-Thằngkhốnđừngcónóiláo,đểtaođíchthânvàotrongđóxemcóđúngkhông.

ChúcThậtNiệmnóivớiTâyMônKhánh:

-ĐạicachomờiQuếThưrađâyđi,khônghátcũngđược,nhưngrótchocácvịđâymỗingườimộtlyrượulàvuirồi.Tôibiết làhômnayQuếThưcótớiđây.

TâyMônKhánhkhôngbiết làmsaođànhbảoĐạiAnvàomờiQuếThư.QuếThưđangởtrongphòngNguyệtnương,đánhđàntỳbàvàhátchoNguyệtnương,Ngôđạicữumẫu,DươngcônươngvàPhanbànghe,thấyĐạiAnvàomờithìhỏi:

Aisaingươivàomờitavậy?

ĐạiAnđáp:

-Giagiasaitôivàothưalàmờicônươngrarótmộttuầnrượu.

QuếThưnóivớiNguyệtnương:

-Nươngnươngxemgiagiathếđấy,hồinãyconđãnóilàkhôngra,vậymàbâygiờlạisaigọira.

ĐạiAnnói:

-Kháchkhứathúcgiụcquá,giagiatừchốimấylầnkhôngđượcnênmớiphảisaitôivàomờiđó.

Nguyệtnươngbảo:

-Nếuvậythìconcũngnênramột tí,xongrồivàongaycũngđượcchứgì.

QuếThưlạihỏi:

-ĐạiAn, có thật gia gia sai gọi ra không?Nếu là đámhọỨnghọChúcsaingươithìnhấtđịnhtakhôngthèmrađâu.

ĐạiAnđáp:

-Giagiagọithậtmà.

QuếThưuể oải bước tới bàn trang điểm củaNguyệt nương trangđiểm lại hồi lâu rồi mới chậm rãi yểu điệu bước ra đại sảnh. MọingườiđềuhướngmắtvềQuếThư,thấynàngănmặcrựcrỡ,nhansắccựckỳlộnglẫy,mùilanxạxônglênngàongạt.QuếThưbướcragần bàn tiệc,miễn cưỡng lạymột lạy rồi dùng quạt kim phiến chemặt,thẹnthùngkhépnépđứngtrướcmặtTâyMônKhánhchờđợi.TâyMônKhánhbảoĐạiAn:

-NgươimangmộtcáiđônrađâyđểQuếThưngồitiếprượuKiềuđạihộ.

Kiềuđạihộvộinghiêngmìnhnói:

-Tôiquảkhôngdámkhiếnnàngphảinhọccông.Vảlạicòncácliệtvịđâynữa.

TâyMônKhánhnói:

-ThìcứxintiếpKiềuđạigiatrước.

QuếThưnhẹvéntayáo,nângchénvàngmờiKiềuđạihộ.Kiềuđạihộtrântrọngđứngdậynhậnrượu.ỨngBáTướcthấyvậybảo:

-XinKiềuđạigiangồixuốngđểnàngđứnghầu,bởivìcahátchuốcrượulànghềcủanàng,nàngtớiđâythìphảilàmbổnphận.

Kiềuđạihộnói:

-Nhịgiaà,tiểuthưđâylàdưỡngnữcủaquannhânđây,làmthếnàycũngđãkhiếntôikhónghĩlắmrồi.

ỨngBáTướcnói:

-Xinđạigiacứyêntâm,nàngđâytrướclàngườithếnào,liệtvịđâyaicũngbiết,bâygiờthấyđạicatôilàmquannênmớitớixinlàmconnuôimàthôi.

QuếThuthẹnđỏmặtbảo:

-Này,tôikhôngtrêuchọcgìnhịgiađâunhé,đừngcóănnóihồđồ.

TạHyĐạinói:

-Thậtvậysao?Thếmàtôikhôngđượcbiết.Thôithìnhâncóđủmặtliệtvịđây,mỗingườixingópnămphânbạcđểgọi làmừngđạicachúngtôimớicóđượccôcongáinuôixinhđẹp.

BáTướctiếplời:

-Bâygiờđạicalàmquanrồicókhác,tựnhiêncóngaymộtcôcongáinuôi.

TâyMônKhánhmắngátđi:

-Thôiđi,rượuvàorồiănnóibậybạ.

BáTướccãi:

-Tôinóivậykhôngđúngsaomàbảolàbậybạ.

TrịnhÁiHươngđangchuốcrượuchoTrầmdiphu,cườibảo:

-Ứngnhịgiaà,LýQuếThưđãlàcongáinuôicủaquannhânđâyrồithìnhịgiaxinlàmcontrainuôiđi.việcgìphảinóiranóivào.

BáTướctứcquáquaylạibảo:

-Conkhốn,màymuốnchếtphảikhông?

QuếThưbảo:

-Hương thư thưà,xin thư thưmắngchoônghọỨngnàyvàicâuthíchđánggiùmtôi.

ÁiHươngbảo:

-Thứđónóilàmgìchobẩnmiệng.

BáTướcquát:

-Condâmphụkhốnkhiếpkia,màydámănnóihỗnláonhưvậyhaysao?

QuếThưbảo:

-Đồmắcdịch,cóimcáimiệngđikhông,chỗnàyđâuphảichỗồnàoĐoạnquaylạiTâyMônKhánh:

-Saogiagiacứđểchohắnănnóihàmhồrồilàmrầmrĩlênvậy?

TâyMônKhánhcười:

-Tênchóchếtcóimđikhông?Đểchongườitamờirượu,gâysựlàmgì?

-Congiặccáidâmphụgiỏithật,màyỷthếphảikhông?Thôitaosợmàyrồi,màygọigiagiangọtxớtmà.

ĐoạnquaysangnóivớiTâyMônKhánh:

-Thôiđừngbảonóchuốcrượunữa,bắtnóhátchomọingườingheđi.

Bữa tiệc lại tiếp tục trong ồn ào, trong tiếng nói cười vui vẻ, trongtiếngđàncakhôngdứt.

Về phần Kim Liên, từ khi Bình Nhi sinh con trai thì thấy TâyMônKhánhởcảngàycảđêmbênphòngBinhNhi, trong lòngghen tứclắm. Lúc đó biết TâyMôn Khánh vui tiệc với khách khứa tại sảnhđường,bèntớibànphấnsửalạiđôimày,tôlạinétmôirồibướcra.TớingoàibỗngnghetiếngtrẻkhóctừphòngBìnhNhi,KimLiênliềnrẽvàohỏi:

-Canhilàmsaomàkhócdữvậy?

NhũmẫuNhưÝđáp:

-Lụcnươngcóviệcvàonhàtrong,canhinhớhơimẹnênkhóc.

KimLiênmỉmcười,bướctớiđùavớiđứanhỏ:

-Thằngchó,mớibấynhiêumàđãbiết tìmmẹrồi,đểdìbồngmàyvào tìmmẹ nhé.Nói xong định giơ tay bồng TốQuan, nhưng nhũmẫuNhưÝnói:

-XinNgũnươngđừngbồngcanhi,sợlạibậylàmướthếtxiêmycủaNgũnươngđấy.

KimLiênbảo:

-Ănthuagì,ướtthìướtchứsao?Cứđểtôibồngđi.

NóixongbồngTốQuanvàolòng,đithẳngvềphíahậuđường,vừađivừađưaTốQuanlêncao,rồi lạihạxuống,cứnhưthếchotớigầnphòng Nguyệt nương. Nguyệt nương đang đứng tại hành lang chỉhuygianhânlohầutiệc.KimLiêngọi:

-Đạinương,canhiđitìmmẹnóđâynày.

Nguyệt.nươngquayrahoảnghồnkêulên:

-Ngũmuộimuội,saolạibồngcanhitớiđâylàmgì?Thếnàycóchếtkhôngchứ.Màsaolạibồngcaothếkia,làmcanhisợthìsao?Mẹnóđangbậnrộntrongnhàđâynày.

Đoạnquayvàogọi:

-Lụcmuộimuội,rađâymaulên,contraiđangđitìmđâynày.

BìnhNhihoảnghốtchạy ra, thấyKimLiênđangbồngconmình thìcườibảo:

-Mớibâynhiêumàđãbiết tìmmẹrồisao?Cháuởnhàđãcónhũmẫuvàahoànrồi,việcgìphảilàmnhọccôngNgũthưthưbồngvàođây.

KimLiêncười:

-Tôiđingang,nghecháukhócquá,ghévàohỏi thămthìnhũmẫubảolàcháunhớmẹ,tôiliềnbồngvàođây.

NóixongtraoTốQuanchoBìnhNhi.Nguyệtnươngbảo:

-Đemconvềphòngđi,đừnglàmnósợ.

BìnhNhiômconvề,bảonhũmẫu.

-Tôikhôngcóđây,emkhócthìchịphảidỗem,chứsaolạigiaochoNgũnươngbồngvàotrongtìmtôi?

NhưÝđáp:

-Tôiđãcónói,nhưngNgũnươngnhấtđịnhđòibồng thì làmsao.BìnhNhibảo:

-Lầnsaukhôngđượcnhưvậynữa.

Đoạndỗconngủ.TốQuanngủngoanđượcmộtchútthìbỗngkhócthét lên,dỗ thếnàocũngkhôngnín,sauđóbịnóng lạnh.BìnhNhihoảngquákhôngbiếtlàmsao,nhũmẫuNhưÝthìlosợkhóclóc.

Trongkhiđóbuổitiệctrênđạisảnhđãtàn.Kháchkhứaravề,NguyệtnươngtặngchoQuếThưmộtbộxiêmyđắtgiá,hailạngbạcvàvàimón khác. Lúc đó trời cũng đã chiều, Tây Môn Khánh tiễn kháchxonglàtớingayphòngBìnhNhiđểthămcon.Chưatớinơiđãnghetiếngconkhóclặngtừnghồi,vộibachânbốncẳngchạyvàohỏi:

-Saovậy?BìnhNhikhôngdámnóiviệcKimLiênbồngTốQuanquahoaviênvàohậuđườngmàchỉđáp:

-Khôngbiếtsaonữa,đangngủngoanthìgiậtmìnhkhóclặngđi,sữacũngkhôngchịubú.

TâyMônKhánhgắt:

-Thìnàngphảidỗdànhchoconnínđichứ.

Đoạnquaysangmắngnhũmẫu:

-Chịchỉcóviệcgiữem,choembúmàcũngkhôngchịusănsócemnữa.

NóixongvàohậuđườngkểchoNguyệtnương,NguyệtnươngbiếtngaylàtạiKimLiên,nhưngkhôngdámnóira,chỉđáp:

-ĐểngàymaitôichogọiLưubàtớixemsao.

TâyMônKhánhgắt:

-Đừngcógọiconmẹđó,nómàbiếtgì,saigianhânmờilangytớichotôi.

Nguyệtnươngbảo:

-Connómớihơnmộttháng,bệnhtậtgìđâumàphảimờilangy.

Sánghômsau, TâyMônKhánh ra phủ thìNguyệt nương chomờiLưubàtới,nóilàTốQuanbịkinhsợmàkhócrồinónglạnh.Lưubàchouống thuốc, lát sau thìTốQuanngủyên.Nguyệtnương,BìnhNhivànhũmẫuthởphàonhẹnhõm.Thậtlà:

Chuyệnnàygiữtronglòng,.

Chẳngmộtaidámnói.

Hồi34

MỘTCHUYỆNĐÙADAI

TâyMônKhánhtừphủĐềhìnhvềnhàlàhỏingay:

-Canhithếnào?Đãkháchưa?

Nguyệtnươngđáp:

-TôiđãchogọiLưubàtớichothuốcrồi,thằngnhỏuốngthuốcxongthìkhôngkhóc,khôngọcsữanữa,ngủyêntừnãytớigiờrồi.

TâyMônKhánhđáp:

-Conmẹđómàbiếtgì,đánglẽphảimời langytới thămbệnhchocẩn thận.Nhưng thôi, canhi khá rồi thì khôngsao,nếucònkhôngkhỏithìđểtôilôiconmẹđólênphủĐềhìnhchomộttrận.

Nguyệtnươngnói:

-Saolạinóivậy?Conmìnhuốngthuốccủangườitabâygiờđãkhỏerồi,saolạiđịnhlàmkhódễngườita.

Ahoàndọncơmlên,TâyMônKhánhmớiănđượcvàimiếngthìĐạiAnvàobáo làỨngBáTướcđến.TâyMônKhánhbảoĐạiAnmờiỨngBáTướcvàoTụCảnhĐườngtronghoaviên,đemtràramời,rồiquaylạibảoNguyệtnương:

-Bảogianhândọncơmrượura,gọiKínhTếnótớitiếp,látnữatôira.

Nguyệtnươnghỏi:

-Chàngnhờngườitachuyệngìmàbâygiờmớitới.

TâyMônKhánhđáp:

-Ứngnhịcachobiếtlàcómộtthươnggiamuốnbángấpmộtsốlớn

tơlụavảisợi,đòigiánămtrămlạng.TôiđịnhtrảbốntrămnămchụclạngrồinhờỨngnhịcathương lượng.HômquatôiđãsaiLaiBảotheoỨngnhịca tớicoiđặt trướchaichục lạng,hẹn làhômnaysẽchồngđủ.Tôinghĩ rằngđườngSưTửcũng lànơi thị tứ,buônbánđược,mình lạisẵnnhàđó,chibằngmìnhdùngnhàđóđểmởmộttiệmbuônbán tơ lụavải sợi, chogianhân tới trôngcoi lấy lời,màkhỏiphảicắtngườitớicoinhà.LạithêmLaiBảocũngđanglàmviệcquan,nócóthểgiúpmìnhtrongviệclàmănnày.

Nguyệtnươngbảo:

-Nhưvậymìnhphảitìmmộtquảngiathạoviệcbuônbánchứ.

TâyMônKhánhnói:

-Ứngnhịcađãnóivớitôirồi,nhịcacóngườiquen,họHànchuyênlàmnghềtơsợi,nhưngnayhếtvốnnằmnhà.Ứngnhịcachobiết,ngườihọHànnàychữnghĩathôngthạo,kếtoángiỏi,tínhtìnhđứngđắn.Ứngnhịcatựđứngrabảolãnh,địnhlàhômnàosẽdẫntớigặptôiđểlàmhợpđồng.

NóixongbảoNguyệtnươnglấybốntrămnămchụclạngbạc,saiLaiBảođemra.Tạiphòngkháchởhoaviên,ỨngBáTướcvàKínhTếăncơmxong,BáTướcđangnóngruộtthìthấyLaiBảođembạcra,trong lòngmừng lắm. Lát sau TâyMôn Khánh tới, cùng Bá Tướcuốngtrànóichuyện.BáTướcnói:

-Tốiquatiệctùngsaysưa,vềtớinhàthìđãtrễrồi.Sángsớmhômnaytôiphảiđingayđó.

TâyMônKhánhcườibảo:

-Sốbạcnàyđủbốntrămnămchụclạng,hômnaytốtngày,giaotiềnrồilấyxechởhàngvềcănnhàởđườngSưTửchoxongđi.

BáTướcnói:

-Đạicatínhrấtphải.

NóixongcùngLaiBảoômbạclênngựamàđi.Tớinơi,đôibênlàm

giấytờmuabán.BáTướcchỉđưachongườithươngkháchbốntrămhaichục lạng,cònbachục lạng thìgiữ lại,bảo là tiền trảcông làmtrunggian.LaiBảocũngđượcchiachútíttrongsốbachụclạngđó.Xongxuôihaingườichochấthànglênxechởngayvề,xếpcẩnthậntrongcănnhàởđườngSưTửrồikhóacửalại,sauđótrởvềbáochoTâyMônKhánhbiết.TâyMônKhánhbảoBáTướcchọnngày tốt,dẫnngườihọHàntới.

Tới ngày đó, hai người cùng lại, TâyMônKhánh thấy họHàn vàokhoảng tamtuần,mặtmày tươi tỉnh,cửchỉđoanchính,ănnóinhãnhặnthìmừnglắm,bằnglònglàmhợpđồngngay.TừđóHànquảngiacùngLaiBảotrôngcoitiệmtơsợicủaTâyMônKhánhtạiđườngSưTử.Mỗingàycũngbánđượctớimấychụclạng.

Thờigiannhưbóngcâuquacửa,thấmthoắtđãtớingàyrằmthángtám, làsinhnhậtcủaNguyệtnương.Trongnhà lại rộn rịp tiệc tùngkháchkhứa.NguyệtnươnggiữNgôđạicữumẫu,Phanbà,Dươngcônươngởlạichơimộthaingày.VìNgôđạicữumẫuởhậuđườngvới Nguyệt nương, Tây Môn Khánh không tiện vào đó, do đó tớiphòngBìnhNhi,vàđịnhngủlạiđó.NhưngBìnhNhibảo:

-Connócũngchưakhỏehẳn,sợđêmnókhóclàmchàngthứcgiấc,haylàchàngquanghỉbênNgũthưthư.

TâyMônKhánhcười:

-Nàngnói,tađâudámcãi.

LúcđóPhanbàđangtròchuyệnvớicongái.KimLiênthấyTâyMônKhánh tới thìmừngquýnh, vội bảomẹsangngủbênBìnhNhi, rồitrangđiểmthậtđẹpđóntiếpTâyMônKhánh,chiềuchuộngđủđiều,uốnéođongđưadểmonggiữTâyMônKhánhmọiđêmnhưtrước.Thậtlà:

Đêmthugiấcngủđangnồng,Mộnguyênươngchứabêntrongbaotình.

TrongkhiđóBìnhNhithấyPhanbàlòdòsangxinngủnhờthìvồnvãmờingồi,rồisaiNghênhXuândọnrượuthịtramời.SauđósaidọngiườngchiếusạchsẽđểPhanbàngủ.

SánghômsauBìnhNhitặngPhanbàmộtcáiáomới,mộtxấplụa,mộtđôihàivàíttiền.PhanbàcườitítmắtđemvềđưachoKimLiêncoirồibảo:

-Lụcnươngchotađấy.

KimLiênngóquarồinói:

-Mấythứnàythườngquá,mẫuthânlấyvềlàmgì?

Phanbàbảo:

-Ngườitacólòngtốtchota,saoconnóivậy?Màycóchotađượccáigìbaogiờđâu.

KimLiênđáp:

-Conđâugiàucónhưngười tamàmẫu thânđemrasosánhđếnngay vật dụng của con còn chưa đủ thì lấy đâumà chomẫu thânđược.Bâygiờmẫuthânđãnhậnquàtặngcủangườitarồithìphảisoạnmộtmâmhoaquả,mộtbình rượusangmàcámơnngười tachứ.Sánghômsau,nhânlúcTâyMônKhánhvắngnhà,KimLiênsaiXuânMaiđemmộtmâmhoaquảvàmộtbình rượusang thưavớiBìnhNhi:

- Phan bà và nương nương tôi xin mời nương nương uống chénrượu.BìnhNhibảo:

-ThậtlàmNgũnươngphítâmquá.

LátsauthìPhanbàvàKimLiênsangBìnhNhimờihaingườicùngngồi rót rượu uống. Xuân Mai đứng hầu một bên. Ba người tròchuyệnthìThuCúcvàobảoXuânMai:

-ChịramởcổnghoaviênchocậuKínhTếvàonhàlấyquầnáothay.

KimLiênbảoXuânMai:

-NgươiranóivớicậuKínhTếlàlấyquầnáoxongrồitớiđâyuống

chénrượu.

XuânMaitrởra,látsauquaylạithưa:

-CậuKínhTếthayquầnáoxongthìđiluônchứkhôngchịuvàođây.

KimLiêngắt:

-ThìmàyvớiTúXuânphảichạytheogọivàođâychứ.

HaiđứachạyradẫnđượcKínhTếvào.KimLiênbảo:

-TôicólòngtốtchoXuânMairamờicậuvàouốngchénrượu,saocậulạitừchối?

NóixongquaylạibảoXuânMai:

-Màyrótrượumờicậuxơi.

KínhTếkéoghếngồixuống.XuânMairótmộtchungrượumờiKínhTế.KínhTếthấychungrượulớnquáthìhoảngsợnói:

-Ngũnươngchouốngthìtôikhôngdámchốitừ,nhưngkhôngdámuốngnhiềuđâu,ởngoàitiệmbaonhiêungườiđangchờtôiđó.

KimLiênbảo:

-Thìcứđểhọchờmộtlát,cósaođâu.Uốngítnhiềuchoấmbụngđã.Đànôngthìphảiuốngchunglớn,chứuốngchungnhỏnhưđànbàcoisaođược.

Phanbànói:

-Thôicậuấybậnviệcthìđểcậuấyuốngmộtchunglớnnàylàđượcrồi.

KimLiênbảomẹ:

-Mẫuthântinđượclờicủacậuấyhaysao?Bậngìmàbận,ngồiđâyuốngrượumộtlátthìđãchếtaichưa.

KínhTếcười,nângchungrượuuốnghaihớpnhỏ.Phanbàbảo:

-Cậuấycóvẻkhônguốngđượcrượu.XuânMaixemcóhoaquảgìchocậuấyđưacaychứ.

XuânMaicốtìnhlựahaitráiổixanhchoKínhTế.KínhTếghérăngcắnmàăn,tiếngnhairòntan.

Phanbàbảo:

-Tuổi trẻcókhác, răng tốt thật.Chẳngbùchonhữngngườigiàcảnhưtôi,thứcăngìhơicứngmộtchútlàchịu,khôngnhainổi.

KínhTếcười:

-Tôithìchỉcóđávàsừngtrâulàkhôngnhaiđượcmàthôi.Nóixongnângchunguốngcạn.KimLiênsaiXuânMairótđầychungchoKínhTếrồibảo:

-Chungrượuvừarồilàtôimời,cònmẫuthântôivàLụcnươngđâynữa,nghĩa làcậuphảiuốngbachung.Uốngxongbachungthì thachocậu.

KínhTếnói:

-XinNgũnươngthươngtôi,quảlàtôikhônguốngthêmđượcnữa,uốnghếtchungvừarồimặttôiđãđỏrầnlênđâynày,giagiathấythìthậtkhónóilắm.KimLiênbảo:

-Cậu cũng sợ gia gia sao?Nhưng hômnay thì khỏi sợ vì gia giakhôngcónhà.

KínhTếnói:

-HồisánggiagiauốngrượuvớiNgôDịchthừa,bâygiờthìđangởbênnhàKiềuđạihộtrướccổngmìnhđâyđểxemxétcửanhà.

KimLiênbảo:

-KhôngbiếtKiềuđạigiađãdọnnhàchưa,mìnhcũngphảicóchénrượutiễnngườitachứ.

BìnhNhihỏitiếp:

-NhàhọKiềubâygiờdọnđiđâu?KínhTếđáp:

-NhàhọKiềudọntớiđườngĐôngĐạiNhai,Kiềuđạigiabỏramộtngàn hai trăm lạng bạcmuamột dinh thự tương tự như nhàmìnhđây.

Vừanóichuyệnvừauốngrượu,KínhTếđãuốnghếtchungthứnhì.KimLiênsaiXuânMairótnữa,KínhTếhoảnglênđứngdậycáotừrồitấttảbướcra,XuânMaibảo:

-Vộivộivàngvàngmàquêncảchìakhóađâynày.

KimLiêncầmxâuchìakhóatrênbàngiấuvàotrongngườirồibảo:

-Látnữacậutatrởlạitìmthìđừngainóigìhết,đểtôilàmkhócậutamộtchútchơi.

Phanbàbảo:

-Trảchongườitađi,làmkhóngườitalàmgì.

VừadứtlờithìKínhTếtấttảchạyvàohỏi:

-Cóaithấyxâuchìakhóacủatôiđâukhông?

KimLiênbảo:

-Làmgìcóchìakhóanào?Cậubỏchìakhóaởđâurồitớiđâyhỏithìaimàbiết?XuânMaibảo:

-Đúngđấy,chắccậuđểquênởđâurồi.

KínhTếnói:

-Không,tôinhớlàcóđemtớiđâymà.

KimLiênnói:

-Nhớgìmànhớ,ruộtđểngoàida,bỏđâurồiquênmất,bâygiờphảiđihỏixemcóđứanàonónhặtđượckhông.

KínhTếvòđầubứttai:

-Khổkhôngcơchứ, toàn làchìakhóaquan trọng tìmkhông ra rồithìnhlìnhgiagiavềhỏithìlàmsaotôitrảlờiđây?

BìnhNhithấyđiệubộKínhTếthìkhôngnínđượccười.

KínhTếvộihỏi:

-Lụcnươnggiữgiùmtôiphảikhông,làmơnchotôixinlạiđi.

KimLiênbảo:

-TạisaoLục thư thư lạicườivậy?Làmthế làcậu ta tưởngchúngmìnhgiấuchìakhóa.

KínhTếngẩnglêncúixuốngtìmtòi,đanglúcthấtvọngthìchợtthấycáidâykhóathònglòngrakhỏidâylưngKimLiên,bènreolên:

-Chẳngchìakhóalàgìđây?

NóixongbướctớiđưataygiậtxâuchìakhóagiắttạilưngKimLiên,nhưngKimLiênđãkịpthờigiữchặtlạimàbảo:

-Lạchưa,chìakhóacủacậumà làmsao lạiở trong tay tôiđược.Chìakhóacủatôiđó,đừngcóvớvẩn.

KínhTếquỳxuốngnănnỉxinlại.KimLiênbảo:

-Nghenóicậuháthaylắm,ởngoàitiệmcậuthườnghátchođámgianhânnghe.Bâygiờcậuhátmộtbàichochúngtôinghe,thìtôisẽtrảlạichìakhóacho.Nếukhôngthìđừnghòngtôitrảlại.

KínhTếnhănnhó:

-Ngũnươnglàmkhótôiquá,tôicóbiếthátxướnggìbaogiờđâu.

KimLiênbảo:

-Cậucóháthaykhông,cóthếthôi.

Kính Tế khổ sở không biết phải làm sao.NghênhXuân đem thêmhoaquảravàrótrượuđầychungchobangười.KimLiênhấthàm:

-Cậudùngmộtchungrượuchongọtgiọngrồihát.

KínhTếđànhnói:

-Thôiđượcrồi,đểtôihátxongrồiuống.Tôixinhátkhúc"SơnPhaDương"đểNgũnươngnghe.

Hátrằng:

Lúcmớiquennhau.

Taivườnđàokếtnghĩa.

Quenbiếtđãlâu.

Aikiagặpbướccônghầu.

Aiuốngrượudướivườnhoathúy.

Riêngmìnhtalẻbóngđausầu.

Tráchailấyhưlàmthật.

Đểchotalãchãhạtchâu.

Tanhờgianôcủaaixingặp.

Tathấyaiđứngởvườnsau.

Aithấyta,lãnhđạmquayvào.

Tabuồngiận.

Bứtnhánhliễutrongtaybẻnát.

Lòngthầmoántráchvàicâu.

Ôithôi.

Tađitìmđiềukhôngcó.

Tađitìmcáivôthường.

Nhưngbathunữa.

Đểxemaisẽrasao.

Hátxong,KínhTếbảo:

-BâygiờthìNgũnươngchotôixinlạixâuchìakhóađi,ởngoàitiệmmọingườiđangchờtôi,chắclàsốtruộtlắm,vảlạilỡgiagiatớiđómàkhôngcótôithìmệtthântôi.

KimLiênnói:

-Việcgìmàsợ,giagiacóhỏithìcậucứtrảlời làtớinơinàyuốngrượurồibỏquênchìakhóa,giagiacầnchìakhóa thìcứ tớiphòngtôi.

KínhTếnhănnhó:

-Thánhthầnơi,nếuvậythìchếtttôi,Ngũnươngđùakiểunàythậtlàgiếtngườichứkhôngchơiđâu.

PhanbàvàBìnhNhimấylầngiụcKimLiêntrảchìakhóalạichoKínhTế,nhưngKimLiênbảo:

-Đáng lẽ là tôibắtcậungồiđâyhátchođếntối,nhưngnể lờimẫuthânvàLụcnươngđây,thôithìcậuhátthêmmộtbàinữarồitôithacho.

KínhTếnói:

-Tôichỉbiếtcómỗimộtbàithìđãhátrồi,bâygiờbiếthátgìnữađây.

KimLiênlạnhlùng:

-Cáiđóthìtùy.

KínhTếbấtđắcdĩhátrằng:

Đồbạctình,saochàngkhôngtới?

ĐểtacảthángbuồnsầuĐồbạctình,saochàngkhôngđến?

Đểtơ lòngrungnhữngtiếngthươngđauChàngởnơicaosangTamấylầnviếtthiếpmờichàngChàngcònvuitiệcmênghehátĐểtavò võbuồnmênhmangLòng ta lạnhnhưđồngnguội như troNàobiếtgìvuiChỉthấysầudằngdặckhôngnguôiTachờmãichờhoàiChờthâuđêmsuốtsángTamờlệnghiênrăngcayđắngTamởcửađứngnhìnmônglungOántráchaikhôncùng.

KínhTếhátxong,KimLiênsaiXuânMairótthêmrượu.TronglúcđónhũmẫuNhưÝbồngTốQuanđứngchơingoàithềm.Nguyệtnươngtừhậuđườngtới,thấyvậybènmắng:

-Chị nàynguquá, emnómớimạnhmàbồng ra chỗgiómáynàysao?

Trongphòng,KimLiênhỏi:

-Ainóigìngoàiđóvậy?

TúXuânđáp:

-Đạinươngtới.

KimLiên vội đưa chìa khóa choKínhTế.KínhTế hoảng lên, theocửangangmàra.Trongnày,bangườivộiđón tiếpNguyệtnương.Nguyệtnươngbướcvàohỏi:

-KínhTếnóởđâylàmgìvậy?

KimLiênđáp:

- Lục thư thưđâycóchén rượumờimẹconchúng tôi.KínhTếđingangnêngọivàochomộtchungrượu.

Đoạnđonđảlấpliếm:

MờiĐạinươngngồixuốngđây, rượunàyngon lắm,để tôi rótmờiĐại nươngmột chung, hoa quả tươi lắm, xinĐại nươngdùngmộtmiếngchovui.

Nguyệtnươngbảo:

-Tôikhôngănuốnggìđâu.

ĐoạnquaysangbảoBìnhNhi:

-Lụcmuộimuộià,connómớikhỏiốmsaomuộimuộilạiđểnhũmẫubồngrangoàigióvậy?HômnọLưubàcónóilàconnóbịkinhhàn,muộimuộikhôngnhớhaysao?

Nóixongkéoghếngồixuống.BìnhNhiđáp:

-Tôi thùtiếp lãobàđây,khôngđểmắtmộtchút làconkhốnđóđãđemthằngbéragiórồi.

NóixongbảoTúXuângọinhũmẫuđemTốQuanvàophòng.Nguyệtnươngngồimộtchút rồi trởvàohậuđường.LátsausaiNgọcTiêutớimờibangườivàodựtiệcrượutiễnNgôĐạicữumẫuvềnhà.Bangườikéonhauvào.Mãi tớichiều,NgôĐạicữumẫuvàDươngcônươngmớicáotừlênkiệumàvề,mọingườitiễnratớicửa.Kkáchvềrồi,NgọcLâubảo:

-Đạinươngà,hômgiagiagiakhôngcónhà,mìnhthửquabênnhàKiềuđạigiađâyxemnhàthếnào.

NguyệtnươngquaylạihỏiBìnhAn:

-Aigiữchìakhóabênđó.

BìnhAnđáp:

-Cácnươngnươngcómuốnsangcoinhàthìcứsang,cóLaiHưngđangtrôngnomdọndẹpbênđó.

NguyệtnươngcùngKiềuNhi,NgọcLâu,KimLiênvàBìnhNhidùngkiệumàsangcănnhàmớimualạicủaKiềuđạihộỞđốidiện.Quahailầncổngthìtớiđạisảnh,bêntrênlàlầu.Nguyệtnươngcùngmọingườixuốngkiệubướcvàođạisảnh,sauđólênlầu.NhưngNguyệtnươngmớibướcđượcvàibực thang lầu thì trượtchânngãxuốngnhưngmaymắnnắmkịpthànhcầuthangnênkhôngngãhẳnxuốngđất.NgọcLâuhoảnghốtbướclênđỡmàhỏi:

-Đạinươngcósaokhông?

Nguyệt nương hết cả hồn vía, không lên lầu nữa, mọi người dìuNguyệt nương trở xuống. Ngọc Lâu thấymặt Nguyệt nương đi thìhỏi:

-Đạinươngcósaokhông?Làmsaomàtrượtchânvậy?

Nguyệtnươngđáp:

-Cólẽtạitôiquenvớicầuthangởnhànênkhôngquencầuthanglạ,dođótrượtchân.Cũngmaylànắmkịpthànhcầuthang,nếukhôngthìnguyrồi.KiềuNhibảo:

-Đạinươngvừabịkinhhãi,chúngmìnhnênvềthìhơn,đểhômkhácsangxemnhàcũngđược.

Mọingườilạilênkiệumàvề.

Về tớiphòng thìNguyệtnươngcảmthấyđaubụngdữdội,bènsaigianhânmờigấpLưubàtới.

Lưubàtớithămbệnhxongrồihỏi:

-Cógìbấtthườngxảyrakhông?

Nguyệtnươngđáp:

-Hồinãylêncầuthangrồibịtrượtchân.

Lưubàlạihỏi:

-Cáithaiđượcmấythángrồi?

Nguyệtnươngđáp:

-Cólẽcũnghơnnămtháng.

Lưubànói:

-Nguyhiểm lắm, tôi cho thuốcnày,uốngvới rượu,nếukhônggiữđượcthìnóphảira.

Nguyệtnươngkêulên:

-Vậysao?

Lưubàđưahaiviênthuốclớnmàuđenrồiravề.Nguyệtnươnguốngxong,đếnnửađêmthìbịsảy thai.Cái thaiđã thànhhình,vàđó làbàothaicontrai.CũngmayđêmđóTâyMônKhánhnghỉ lạiphòngNgọcLâu,nênkhônghaybiếtchuyệnnày.

Sáng hôm sauNgọc Lâu dậy sớm, sang phòngNguyệt nương hỏithăm.Nguyệtnươngkểlạiđầuđuôi.NgọcLâugiậtmìnhthanrằng:

-Khổkhôngcơchứ.Giagiacóbiếtgìkhông?

Nguyệtnươngđáp:

-Hômquagiagiavề,địnhnghỉởđây,nhưngtôinóilàtôimệt,giụcsangphòngkhác,dođógiagiamớisangphòngmuộiđó.Bâygiờthìtôicũngvẫncònđaubụng.

NgọcLâubảo:

-Chắclàhuyếtdưchưarahết,chừngrahếtthìcũnghếtđaubụng.Đạinươngnênnằmtĩnhdưỡng,khôngnênđirangoàigiómáynguyhiểmlắm,ngườitanói"mộtconsabằngbaconđẻ"đó.

Nguyệtnươngdặn:

-Chuyệnnàychỉcómìnhmuộimuộibiết,đừngnóihởrangoài,mộtlàgiagiaphiềntrách,hailàngườitabàntánlôithôi.

NgọcLâugậtđầubướcra.

Lại nói về tiệm tơ sợi củaTâyMônKhánhở đườngSưTử, đượcgiaochoviênquảnlýhọHàn,tênlàĐạoQuốc,tựlàHyNghiêu.HyNghiêuhammê thanhsắc. giỏi ănnói, nhưng thườnghaybahoa,thấy tiền tài thì hípmắt lại. Từkhi được làmquản lý choTâyMônKhánhthìcóđồngvàođồngra,sốngrấtphonglưu.VợlàemgáicủađồtểhọVương,làconthứsáutrongnhànênthườnggọilàLụcThư.LụcThưkhoảnghaimươi tám tuổi, cóđượcmộtđứacongái.LụcThư là người cónhan sắcmặnmà,miệng tựahoa xuân,mặt nhưthoaphấn.HyNghiêulạicómộtemtrailàHànNhị,sốnglêubêuduthủdu thực, khôngsốngchungvới anh, nhưng lúcHànĐạoQuốckhông nhà, thường tới uống rượu với chị dâu. VợHànĐạoQuốcthườngrađứngtrướccửatiệmtơsợi,thanhniênđiđườngthấycónhansắc,thườngnhìnhoặctrêughẹo,đềubịchửimắng,dođóđámthanhniên lêu lổngquanhđó thùghétvợhọHàn lắm,bènđểýdòxét.

Chỉtrongvòngnửatháng,đámthanhniênxungquanhđãbiếtđượcchuyệnVươngthịvớiemchồng.

MộthômHànNhịbiếtanhmìnhvắngnhà,bèntớibàytiệcrượucùngchịdâunóicườiđốiẩm.Ngờđâuđámthanhniênlốixómđãtheodõitừđầu,phennàynhấtđịnh trả thù.Đang lúchaingườisaysưa thìđámthanhniênchạytớitôngcửavàotrihôrầmrĩ.HànNhịsợquávẹtmọingườiđịnhthoátthânnhưngbịmộtthanhniênđánhngã.Sauđó đám thanh niên lấy giây thừng trói chặt lại. Cả xóm náo động,ngườinàychạytớihỏimộtcâu,ngườikiachạytớighémắtnhìnmộtcái.Hàng xómbu lại bàn tán khôngngớt.Một ônggià len lỏi giữađámđôngvàohỏi:

-Chuyệngìvậy?

Mộtthanhniênđáp:

-Lãokhôngbiếthaysao?Đâylàđôigiandâmphuphụvừabịbắttạitrậnđó!

Ônglãogậtđầubảo:

-Kểcũngtội,chuyệnthônggianmàđemlênquanthìchỉcócáichết.

Mộtngườilắmchuyệnbiếtônggiànàytínhtìnhlăngnhăng,cótớibavợ,liềnbảo:

-Ngườita lăngnhăngthì lãokhépvàotộichết,còn lão lăngnhăngthìghépvàotộigì?

Ônggiàimlặng,xấuhổbỏđi.Thậtlà:

Nhàmìnhtườngđầytuyếtđóng,Chêmáinhàngườiướtsương.Látsau,đámthanhniêndẫnHànNhịvàVươngthịlênquan.

Hôm đó Hàn ĐạoQuốc không ngủ đêm ở tiệm nênmuốn về nhàsớm, thời tiết trung tuần tháng támnênĐạoQuốcchỉmặcmộtbộquầnáo lụa, taycầmquạtphephẩymàđi.Trênđường,ĐạoQuốcgặp một đám người tụ tập ngồi đứng chuyện trò, trong đó có haingườiquenlàTrươngNhịmởtiệmbángiấyvàBạchTứlàthợkimhoàn,bènbướctớichàohỏi.TrươngNhịbảo:

-LâulắmkhônggặpHànhuynh,nghenóihuynhquảnlýtiệmtơsợichoTâyMônThiênhộmàanhemchúngtôikhôngtớimừngđược,thậtlàcólỗi,xinhuynhđừngchấp.

ĐạoQuốcvênhmặt,phephẩycáiquạttrêntayđáp:

-Cámơn, tôi tuybất tàinhưngmayđượcTâyMônĐạiquannhândùng tới, chocaiquảnmấy tiệm lớn, trong taygiữcả trămvạn, lạiđượcyêuquýkínhtrọnglắm,tuyvậymàcôngviệcbềbộn,cũngmệtlắm.

BạchTứhỏi:

-Saonghenóihuynhchỉcaiquảncómộttiệmtơsợimàthôi?

ĐạoQuốccười:

-Nếuvậylàhuynhkhôngbiếtrồi.Tiệmtơsợichỉlàmộtthứbềngoàimà thôi, còn bao nhiêu chuyện làm ăn buôn bán lớn lao,mọi việckinhtàikhác,đềudomộttaytôicoisóc,côngchuyệngìcũngphảicótôi bàn tính.Quan nhânmỗi khi ở phủ về, đều sai người nhà dọncơmrượucùngtôingồiănvàtínhtoáncôngviệc.Sauđólạimờitôivàothưphònguốngtrànóichuyệndứtkhôngra,cókhisuốtcảđêmấychứ.Hômqua làsinhnhậtcủaTâyMônĐạinương, tôicóngồikiệu tới tặng quà chúc thọ, đượcĐại nương giữ lại trò chuyện ănuống cho tới canh hai.Ôi thôi, kể ra không hết,mà có nhiều điềukhông thể nói cho các huynh biết được. Tóm tắt là tôi được quannhânhoàntoàntincậykínhtrọng,tôilàmlợitrừhạichochủ,rấtminhbạchtrongvấnđềtiềnbạc.Tôikhôngphảinóikhoe,quannhâncótôilàđượcnhờtôilắmđó...

ĐạoQuốcđanghứngchíbahoathìcómộtngườichạytớibảo:

-Hànđạica,giờnàymàcònđứngđónóidóchaysao?Làmtôitớitiệmkiếmkhôngthấy.

ĐoạnbướctớikéoĐạoQuốcramộtchỗmàbảonhỏ:

-TẩutẩuởnhàthônggianvớiHànNhị,hàngxómbắtđượcgiảilênquanrồi,đạicakhônglochạyvụnàychosớmđi.

ĐạoQuốc nghe xong như sét đánh ngang đầu, chân tay rụng rời,khôngbiếtnóigì,bènrảobướcđingay.Đámbạnbègọi:

-Hànhuynh,chuyệnchưahếtmàbỏđisao?

ĐạoQuốcquaylạivungtaynói:

- Có chuyện cần kíp lớn lao lắm, quan nhân cho người tìm tôi tớingayđểthươngnghị,tôiphảiđingay.Nóixongtấttảmàđ�i...

Hồi35

HỐILỘTRONGNGOÀI

SánghômsauĐạoQuốcgặpLaiBảobàntính.LaiBảonói:

-BâygiờhuynhphảigặpỨngnhịgia,nhờtớinóivớigiagia,xinviếtmộttấmthiếpchoLýTrihuyệnthìmọiviệcđềuxong.

ĐạoQuốcnghelờivộitớinhàỨngBáTướcthìBáTướckhôngcónhà,bàvợsaiahoànratrảlờirằngkhôngbiếtBáTướcđiđâu,cóthểlàởbênnhàTâyMônđạinhân.ĐạoQuốcloquá,đànhđitìmBáTướcởmấynhàcakỹtronghuyện.

NguyênhômđóBáTướcđượcemtraicủaHàĐại,kháchthươngHồChâu, làHàNhị,hiệulàHàLưỡngPhong,mờitớiuốngrượungheháttạinhànàngKimThiềnởngõTứĐiều.ĐạoQuốctìmkhắpnơi,saucùngtớinhànàngKimThiềnmớigặpBáTước,bènkéorachỗvắngkểhếtsựtình.BáTướtuốngrượusaymặtđỏnhừ,bảo:

-Đãvậythìđểmìnhvềnhàbàntính.

NóixongtrởvàocáolỗivớiHàLưỡngPhongrồidẫnĐạoQuốcvềnhàmìnhnóichuyện.ĐạoQuốckểlạitỷmỷcâuchuyệnrồinói:

-Sựviệcđượcđemlênhuyệnrồi,chỉxinnhờhuynhtớinóivớiTâyMônđạiquan,xinviếtmộttấmthiếpchoLýTrihuyện,làmsaođểbỏquavụnàycho,đượcvậythìơncủahuynhtôixinbáođền.

Nóixongthìquỳngayxuống.BáTướcvộiđỡdậymàbảo:

-Huynhà,chuyệnnàytấtlàtôiphảilochohuynhrồi.Bâygiờtrướchết huynh phai viết một lá đơn, khai rằng anh em vợ chồng nhàhuynhđangtròchuyệntrongnhàthìcóbọnduđãnglốixómtớichọcghẹo tẩu tẩu rồiHànNhị khôngdằnđượcnónggiận, xungđột vớibọnchúng,nhưngbịsốđôngvâylạimàđánh,huynhthìbỏchạy,sauđóbọncônđồbắttróicảtẩutẩuvàHànNhịmàvuoan.Tôisẽcầmláđơnđó tớiTâyMônđạiquan,nhờđạiquanviết thiếpchoLýTrihuyệnvậylàổnhơncả.

HànĐạoQuốcnghe lời, lấygiấybútviếtngayrồicuộn lạibỏ trongtay áo, cùngỨngBá Tước tới nhà TâyMônKhánh. Tới cổng, BáTướchỏi:

-Giagiacónhàkhông?

BìnhAnđáp:

-Giagiađangngồi trong thưphòngởhoaviên,xinmờinhịgiavàHànđạithúcvàochơi.

Bá Tước thông thuộc đường lối, xăm xăm bước vào hoa viên, tớihiênPhỉThúylànơihóngmátcủaTâyMônKhánh,nơiđóbốnbềlàhoathắmtrúcxanh,đầuhiênlàthưphòngnhỏ.HọaĐồngđangquétdọn,thấyhaingườitớithìngẩngdậychàohỏi.BáTướcgậtđầu,vénmànhbướcvào,nhưngkhôngthấyTâyMônKhánhtrongthưphòng.HọaĐồngtheovàomờingồirồinói:

-Giagiatôimớivàotrongnhà.

BáTướt saiHọaĐồng vàomời ra ngay.HọaĐồng tới phòngKimLiên,gọiXuânMaimàhỏi:

-Giagiacóđâykhông?

XuânMaibảo:

-Đồchếttoichếtdịch,giagiađangởbênphòngLụcnương,vậymàxămxămtớiđâyhỏi.

HọaĐồng vội tới phòngBìnhNhi, thấy Tú Xuân đang đứng ngoàithềmliềnhỏi:

-Giagiaởđâyphảikhông?CóỨngnhịgiavàHànđại thúcđangchờtạithưphòngcóchuyệnmuốnthưa.

TúXuânđáp:

-Giagiađangở trongđóxemnươngnương thayquầnáochoca

nhi.

NguyênTâyMônKhánhlấyraítlụaquý,saimayquầnáo,mũđộivàyếmrãichocon,cácthứmayxong,đangđượcBìnhNhiđemramặcchoconđểTâyMônKhánhcoi.TâyMônKhánhđangngắmconthìTúXuânvàothưa:

-HọaĐồngtớinói làcóỨngnhịgiatới,muốnthưachuyệnvớigiagia.

TâyMônKhánhbảo:

-RanóivớiHọaĐồnglàmờinhịgiangồichơi,tarabâygiờ.

TâyMônKhánhngắmcon thêmmột lúc rồi trở ra thuphòng tronghoaviên,chàohỏihaingườirồibảođemtràra.Mọingườiyênlặnguốngtrà,HànĐạoQuốcchưadámnóigìBáTướcmởlời:

-Hànđạicacóchuyệngìthìthưavớiđạiquanđi.

TâyMônKhánhhỏi:

-Cóchuyệngìvậy?

HànĐạoQuốcấpúngnói:

-Trongxómtôicóđứacônđồkhôngbiếttênhọlàgì...

MớinóitớiđóthìBáTướcchặnlạimàbảo:

-Hànđạicanóivậy thiđạiquanđây làmsaorõchuyện.Nóigì thìcũngphảicóđầucóđuôichứ.

ĐoạnquaysangTâyMônKhánh:

-Câuchuyệnnónhưthếnày:

Hànđại cađây rất siêngnăngcôngviệc,đêmdêm thườngngủ lạingoàitiệmđểcoisóchànghóa,nênítkhivềnhà.Ởnhàchỉcótẩutẩu và cháu nhỏ. Lối xóm thấy vắng người, bọn côn đồ trong xóm

thường hay tới trêu nghẹo Hàn tẩu tẩu. Hôm qua thì trong lúc vợchồngHànđạicađâyvàchúemtênlàHànNhịđangngồitròchuyệntrongnhàthìđámcônđồđótớibuông lờichọcnghẹotẩutẩu.HànNhịkhôngdằnđượcnónggiận,mớibướcramắngmấycâu,khôngngờbọncônđồxúmlạihànhhungHànNhị.Hànđạicasợbỏchạy,thếlàđámcônđồtróiluôncảHànNhịvàtẩutẩu,đemlênhuyệnvucáolàhaingườiphạmtội thônggian.Hànđạicađâychạykiếmtôikhóclócnhờtôidẫntớithưavớiđạica,xinđạicachovàichữgửitớiTrihuyện,xindànxếpviệcnày,miễnsaoHànđạicađâykhôngphảilênquanlàđượcĐoạnquaysangbảoĐạoQuốc:

-Tờkhaicủađạicađâu,mauđưarachođạiquancoirồiđạiquansaingườiđilocho.

ĐạoQuốcvộirúttờgiấytrongtayáorarồiquỳtrướcmặtTâyMônKhánhmànói:

-Tôilàgianhâncủađạiquan,lạixinđạiquannểlờiỨngnhịgiađâymàthươngchotôimộtđôiphần,ơnnàytrọnđờikhôngdámquên.

TâyMônKhánhcầmlấytờgiấyrồibảo:

-Ngươicứđứnglênđi.

Đoạnđọcquatờkhairồinói:

-Khainhưthếnàylàkhôngđược,chỉnênkhailàcómộtmìnhHànNhịỞnhàthôi,nhưvậytiệnchongươihơn.

RồiquaysangBáTước:

-Tờkhainàycứvềlàmlạirồimaiđemtớisởchotôi,cònbâygiờtôiviếtthiếpchoTrihuyệntrướcnhờlogiùm.

BáTướcbảoĐạoQuốc:

-HànđạicakhôngtạƠnđạiquanđi.

ĐạoQuốcsụplạytạƠn,rồiđứngdậy.TâyMônKhánhquaylạibảo:

-ĐạiAnà,ngươirangoàicoicóviênTiếtcấpnào,gọivàođâychota.

ĐạiAntrởra,látsaumộtviênTiếtcấpmặcáoxanhbướcvàođứngchờlệnh.TâyMônKhánhsailấybútmựcvàmộttấmthiếpviếtítchữrồidặn:

-NgươiđemtấmthiếpnàytớiđưachoLýlãogia,xinthảVươngthịrangay,sauđótớinhàcủaHànĐạoQuốchỏitênđámcônđồtrongxómchota,rồixinquanhuyệnchobắtbọnđógiảitớiviệnĐềhìnhđểtathẩmvấn.

ViênTiếtcấpvânglờicầmthiếpluira.BáTướcbảo:

-Hànđạicanêntheođimàloviệcthìhơn,tôicònởđâyhầuchuyệnvớiđạiquan.

ĐạoQuốcvộiđứngdậy tạƠnTâyMônKhánhrồibướcracùngđivớiviênTiếtcấp.TâyMônKhánhmờiBáTướcrahiênPhỉThúyrồibảoĐạiAn:

-NgươidọnbànrarồivàothưavớiĐạinươngcholấyvòrượuHàHoamàLưucôngmớibiếurađâyđểtavànhịgiathưởngthức.Nhớkiếmvàimónthịtcánữa.

BáTướcnói:

-NhắctớicátôimớinhớlàchưatạƠnđạica.Hômquađạicachohaiconcángonquá,tôibiếumộtconchoônganhtôi,mộtconthìtôibảotiệnnộixẻra,mộtnửađemchotiểunữ,cònmộtnửathìđểlàmmónđưacaychotôi.Baonhiêungườicùngđượchưởngơnđạica,nhưvậymớikhôngphụlòngđạica.

TâyMônKhánhnói:

-Chuyệncũngdàidònglắm,chảlàemtraicủaLưuTháigiámlàLưuBáchhộchẳngbiết thamnhũng thếnàomàkiếmđượcnhiều tiền,muađấtđai, làmnhàcửa,khôngngờmộtviênBiệnsựcủatôibiếtđược,địnhtốcáora.LưuTháigiámvộiđemmộttrămlạngbạcđíchthân tớigặp tôiđểxinbỏqua.Nóingaynhịcacũngbiết, vớicông

việc làm ăn buôn bán hiện nay tôi đâu cần đến tiền của Lưu Tháigiám làmgì, vả lại LưuThái giámvới tôi là chỗquenbiết, thườngbiếuxéntôivậtnàyvậtnọ,lấytiềncũngkhôngtiện,dođótôitừchối.LưuTháigiámxanhmặt,nói lànếutôikhôngchịunhậnthìanhemôngtachỉcònnướctriệthạhếtnhàcửavườntượcmàthôi.Nhưngtôibảolàtuykhôngnhậnbạcnhưngvẫnnhậnlời loviệc.Hômsautôi raviệnĐềhình,chodẹpvụđóđi.LưuTháigiámcảmkích lắm,liềnsaigiếtmộtconlợn,rồiđemmộtvòrượuHàHoa,bốnchụccâncá,mấyxấp lụaquý,đích thân tới tạƠntôi.Dođómớicócáđembiếunhịcađấy.

BáTướcnói:

-Đạicaquảthậtlàngườicaothượng,thậtkháchẳnvớiHạĐềhình,ôngtaxuấtthânbầntiệnnênthamlamlắm.Màtừngàynhậmchứctớigiờ,đạicađãhỏiôngtaviệcgìchưa?

TâyMônKhánhđáp:

-Thìchuyệngìlớnlaocũngphảihỏiquaýkiếnôngta,cònthườngthì tôi tựýquyếtđịnh.Vả lại tôicũngghétôngta làngườibầntiệnthamlam,thấytiềnlàhípmắtlại,chẳngcầnluậtlệgìhết.Mấylầnđótôikhôngchịu,cónói rằngông làmộtvõquan,bâygiờđược lovềhìnhphápthìphảilàmsaochorathểthốngmộtchútchứ.Ôngtacóýthẹnlắm.

Hai người nói chuyện một lát thì rượu thịt đã sẵn sàng. Tây MônKhánhlấychénKimCúcmàrótrượuHàHoamờiBáTước,chéntạcchénthùquêncảthờigian.

TrongkhiđóĐạoQuốcdẫnviênTiếtcấpvềnhà,gọihàngxómtớihỏitêntuổiđámcônđồđểlínhhuyệntớibắt,sauđólạitheoviênTiếtcấprahuyện,látsauthìVươngthịđượcthảra.Hàngxómthấyvậy,đềuxầmxìbàntánlàĐạoQuốcđãnhờTâyMônKhánhcanthiệp.Côngviệcxongxuôi.ĐạoQuốctạƠnviênTiếtcấpíttiền.

HômsauHạĐềhìnhvàTâyMônThiênhộđăngđường,chogiảicáccannhânra.Trướchết làHànNhị,rồiđámthanhniêncùngxómlàXaĐạm,Quẩn ThếKhoan, Phù Thủ vàHácHiền, lần lượt ra quỳtrướcsảnhđường.

HạĐềhìnhđọccáotrạngxongthìhỏiHànNhị:

-Tạisaolạicóchuyệnnáoloạnnày?

HànNhịthưa:

-Bẩmđạiquanxétgiùm,anhtôibậnviệclàmănbuônbánthườngvắngnhà.Ởnhàchỉcóchịdâutôivàcháunhỏ.Trongxómcómộtđámcônđồthườnglợidụnglúcanhtôivắngnhàtớibuônglờichọctrêughẹochịdâutôi,vàcónhữngcửchỉthôlỗ.Hômnọtôitớithămanhchịvàcháutôi,anhtôivắngnhà,đámcônđồlạitớitrêughẹochịdâutôi,tôikhôngnhịnđược,bướcramắngchúngnóvàicâuthìbịcảbọnxúmlạiđánhtôingãxuốngđất,rồitróitôilại,vucáomàgiảilênquan.HạĐềhìnhquaysanghỏiđámthanhniên:

-Chúngbaythìkhaithếnào?

Mộtngườithưa:

-Xinđạiquanđừngtinlờiláotoétcủanó.Nólàthằngcônđồ,duthủdu thực kiếm ăn. Những lúc anh nó bận buôn bán vắng nhà, nóthường tới thông gian với chị dâu là Vương thị, khiến cho lối xómchướngtaigaimắt.Anhemchúngtôibènchờdịpbắt,giảilênquanđểnhờtrừhạicholốixóm.HạĐềhìnhhỏitảhữu:

-TênVươngthịđâu,saokhôngthấy?

MộtviênBảogiáptênlàTiêuThànhđáp:

-Vươngthịchânnhỏ,khôngđiđượcnênkhôngcómặt,naycóHànNhịđây,xincứthẩmvấnhắnlàđược.

NóixongđưamắtchoTâyMônKhánh.TâyMônKhánhbènnghiêngmìnhnóivớiHạĐềhình:

-ThiếttưởngtrưởngquankhôngcầnphảihỏitớiVươngthị,vìtrongvụnàyxétraVươngthịvôcan.VảlạichắcVươngthịcũngcónhansắcnênđámcônđồnàymớichọcghẹomàgâynênvụnáoloạnnày.

Đoạnquaylạihỏiđámthanhniên:

-BọnngươibắttróiHànNhịtạinơinào?

Mộtthanhniênthưa:

-BắttạinhàVươngthị.

TâyMônKhánhlạihỏiHànNhị:

-Vươngthịvớingươilàthếnào?

HànNhịthưa:

-Làchịdâu.

TâyMônKhánhhỏitảhữu:

-ĐámcônđồkialàmthếnàomàvàođượcnhàVươngthị?

MộtviênBảo.giápthưa:

-Chúngleotườngmàvào.

TâyMônKhánhnổigiậnđậpbànquát:

-Đámcônđồkia 'tộiđángchết,cácngươimuốnvàonhàngười talàmgìthìcũngphảitheocổngchínhmàvào,saolạileotường?Vảlại nhàngười ta chỉ có đànbà con trẻ, cácngươi vàonhư vậy thìđúnglàphidâmtắcđạo.Rõrànglàchúngbayvừađánhtrốngvừaăncướp,vuoanchongườikhácđểchạytộichomình.Dứtlời,héttảhữuđánhchođám thanhniênmỗingườihaichục trượng,máu rơithịtnát.Đámthanhniêntừbéchưabaogiờbiếtcựchình,bâygiờbịđánh thì kêu khóc vang động quằn quại rên la trên đất. Tây MônKhánhkhôngđểchoHạĐềhìnhkịpnóigì,ralệnhngay:

-ChotênHànNhịlui,cònmấyđứacônđồkiathìgiamlạichota.

Tảhữuchạyradẫnđámthanhniênvàongục.Đámthanhniênthanthởoántráchkhôngthôi.

Trongngục,cóngườibảo:

-CácchúgặpaichứgặpTâyMônThiênhộthìmệtlắm,cácchúcốtìnhchạytộithìchỉcóchếtmàthôi.

Đámthanhniênsợlắm,đợigiađìnhđemcơmlạithìnhắnlàphảilochạychọt.Trongđámphụhuynhcủamấythanhniên,cóngườiđemtiềnbạctớithưavớiHạĐềhình,nhưngHạĐềhìnhbảo:

-ThằngchồngcủaVươngthịlàgianhânthântíncủaTâyMônThiênhộ nên Thiên hộ đích thân đứng ra xử vụ này. Chỗ đồng liêu, takhôngtiệncanthiệp,cácngươinênnhờngườiđếnnóivớiTâyMônThiênhộthìhơn.

Cácphụhuynhcủađámthanhniênlosợquá,vìTâyMônKhánhlàngườigiàucó,biếtchạybaonhiêutiềnchovừa.TrongsốphụhuynhcóngườiquenbiếtNgôĐạicữunênđịnhnhờNgôĐạicữunóigiùm.Nhưnglạicómộtngườiquen,hiểurõcâuchuyện,bènbảo:

-KhôngnênnhờNgôĐạicữu,vìchưachắcgìôngtađãnhậnlời,tôibiếtcóỨngBáTướcởđườngĐôngNhailàbạnthân,lạilàanhemkếtnghĩavớiTâyMônThiênhộ,cácvịnêngópđộmườilạngbạctớinhờỨngnhịgianóigiùmlàchắchơncả.

ChacủaXaĐạmmởtiệmrượu,đứngragópcủabốngiađìnhbốnthanhniênđangbị giam,mỗigiađìnhgópmười lạng, cộng làbốnchụclạng,cùngnhaukéođếnnhàỨngBáTướcnhờchạychọt.BáTướcnhậnbạcrồichođámphụhuynhvề.VợBáTướcthấyvậybảo:

-ChàngđãđứngrabàymưutínhkếchoHànđạica,bâygiờlạinhậnbạccủanhữngngườinày.

Hànđạicabiếtrồilàmsao?

BáTướccười:

-Cứyêntâm,tôiđãcócách.

Nóixong,bớtmộtsốbạclạinhàchovợcất,đemsốbạccònlạitới

nhàTâyMônKhánh.TâyMônKhánhkhôngcónhà,BáTướcvàođạisảnh ngồi chờ. Thư Đồng từ thư phòng bước ra, mặc áo lụa TôChâu,độikhănngọcsắc,chânmanghàimát, thấyBáTướcthìváichàorồinói:

-Xinnhịgiangồichơi,đểtôibảođemtràranhịgiaxơi.

Đoạnquaylạiháchdịchbảo:

-HọaĐồng,ngươimauvàolấynướcmờinhịgiađâydùng,tanóimàngươi khôngchịu làmngay thìgiagiavềngươi sẽbiết.HọaĐồngvừatứcvừasợ,chạyvàođemtràra.BáTướchỏi:

-Giagiangươiởphủchưavềsao?

ThưĐồngđáp:

-Côngviệcngoàiphủthìxongrồi,nhưnggiagiatôimớisaingườivềnhàdặn còn cùngHạĐềhình ra ngoại thành thămbạnbè, chẳnghaynhịgiacóchuyệngìcầnkípkhông?

BáTướcnói:

-Cũngkhôngcóchuyệngìcầnkíp.

ThưĐồngnói:

-ChuyệncủaHànquản lý thìgiagia tôi loxongrồi,nghenói làđãtốnggiambọncônđồrồimà.

BáTước thấyThưĐồngbiết chuyện,bènkéo lại gầnnóinhỏviệccácphụhuynhcủabốnthanhniênbịbắtnhờlolót,rồinóithêm:

-Đámphụhuynhđósợ lắm. tớinhàtaquỳ lạykhóc lócnhờtanóivớigiagiangươimộtcâu.TanghĩrằngtađãlochoHànđạica,bâygiờlạilochođámnàythìHànđạicaphiềntrách,nhưnghọthankhócquá,lạigomgópđượcmườilămlạngbạcnhờtamangtớiđây,gọilàlễmọn,xingiagiangươithảđámconhọra.TanghĩchỉcầnHànđạicavôsựlàđược,chonênthảđámthanhniênđóracũngkhônghạigì.

NóixonglấyramườilămlạngbạcđưachoThưĐồng.ThưĐồngnói:

-Nếunhịgiađãdặnvậy thìnhịgiabảohọ làphảiđem thêmnămlạngchotôiđêtôinóivớigiagia.

HômquađâunhưNgôĐạicữucótớiđâynóivềvụnàymàgiagiatôi chưa chịu đó. Bây giờ tôi sẽ đem số bạc này tới nói với Lụcnương. Lục nương được gia gia yêu quý lắm vì có con trai, Lụcnươngnóichắcgiagianghe.

BáTướcbảo:

-Thế thìđể tanói lại vớihọvậy,nhưngchừngnào thì xongđượcviệcấy?

ThưĐồngđáp.

-Giagiahômnaykhôngbiếtgiờnàomớivề,chắclàphảingàymaiviệcmớixong.

BáTướcđưabạcchoThưĐồngrồivề.

ThưĐồnglấyramộtítmuamộtvòrượuKimHoa,cácthứthịt,trà,cátươi,đemvề,nhờvợLaiHưnglàHuệTúsắpxếplại.HômđóKimLiêncũngvắngnhà,từsớmđãlênkiệurangoạithànhtớinhàmẹănsinhnhậtcủamẹ.Sắpxếpxongxuôi,ThưĐồngsaiHọaĐồngbưngtớiphòngBìnhNhirồicùngđitheo.BìnhNhihỏi:

-Chuyệngìđây?

ThưĐồngthưa:

-Tôicóchútquàmọntớikínhbiếunươngnương.

BìnhNhibảo:

-Đồkhỉchỉvẽchuyện,khikhônglạiđemnhiềuthứđếnbiếutanhưthếnày?

ThưĐồngchỉcười.BìnhNhibảo:

-Màykhôngnóithìtaquyếtkhôngnhậnđâu.

ThưĐồngsắpxếpcácmónănrabàn,bảoNghênhXuânđemđũavàchungra,rồirótrượuđầychung,quỳxuốngtrướcmặtBìnhNhi,haitaynânglênmànói:

-Xinnươngnươngdùngchungrượunàyrồikẻnôtàisẽxinthưa.

BìnhNhibảo:

-Màycóchuyệngìthìcứnóiđiđãrồitauốngsau,nếumàykhôngnói thì mày có quỳ đây đến trăm năm ta cũng quyết không uống.Thôi,màyđứngdậynóiđi.

ThưĐồng bèn kể rõ đầu đuôi việcỨng Bá Tước nhờ cậy rồi nóithêm:

-VìỨngnhịgiađãgiúpHànquản lýrồinênkhôngtiệnnóivớigiagia,bâygiờxinnươngnươngnóilạivớigiagia,nhưngđừngbảolàkẻnôtàinàytớinói,xincứnóilàHoađạigianhờngườitớinóivàcógửithiệp.Tôiđãviếtsẵnmộttấmthiếpđểởthưphòng,giagiavềtôisẽnóilàthiếpđódonươngnươngsaiđưachotôicấtđểtrìnhgiagiacoi.Vụnàythậtkhôngcógì,chỉxinnươngnươngnóichomộtcâulàxong,đámthanhniênđóđượcthảra,Hànquảnlýcũngchẳngthiệthạigì,màmẹchangườitacònđộiơnnươngnương,nhưvậycũnglànươngnươnglàmđượcđiềuânđứcchocanhihưởngsaunày.

BìnhNhicười:

-Thìrathế,nhưngchuyệnđãkhôngquantrọngthìđểtanóivớigiagialàđượcrồi,màycònbàyđặtđemnhữngthứnàytớilàmgì?Haylàmàyđãăntiềncủangườitarồi?Thằngkhốngớmthật.

ThưĐồngthưa:

-Chẳnggiấugìnươngnương,Ứngnhịgiacóchotôinămlạng.

BìnhNhicười:

-Màythậtthamlammàcũngbiếtcáchlàmtiềnlắm.

NóixongbảoNghênhXuânrótchomìnhhaichungrượu.UốngxonglạibảorótmộtchungchoThưĐồng.ThưĐồngnói:

-Nôtàiđâudámvôlễnhưvậy,vảlạiuốngmộtchungvàolàmặtđỏlên,giagiavềthấytấtbịmắng.

BìnhNhibảo:

-Tathưởngchomàymà,cứuốngđi,việcgìmàsợ.

ThưĐồngrậpđầulạytạrồiđứngdậyuốngmộthơicạnchungrượu.BìnhNhilạisaiNghênhXuânlấymộtítthứcănrađĩachoThưĐồngăn.ThưĐồngkhôngdámănnhiều,chỉngồilạimộtlátrồicáolui.

Vềtớithưphòng,vợLaiHưngdọnítđồthừalên,ThưĐồngmờiPhóQuảnlý,BônTứ,KínhTếvàĐạiAntớiănuống,nhưnglạiquênmờiBìnhAn.BìnhAngiận lắm.Đang lúcănuốngvui say thìTâyMônKhánhvề.BìnhAnkhôngthèmchạyvàobáomộtlời,dođóbọnThưĐồngchạykhôngkịp.ThưĐồngphảivộibướcrađạisảnhđểgiúpchủcởiáongoàiđểmấyngườilodọndẹptrongthưphòng.TâyMônKhánhhỏi:

-Hômnaycóaitớikhông?

ThưĐồngđáp:

-ThưakhôngTâyMônKhánhcởibỏmũáođưachoThưĐồngrồingồixuống.ThưĐồngcấtmũáođi rồiđemtràra.TâyMônKhánhuốngmộthớptrà,rồithấymặtThưĐồngđỏthìhỏi:

-Màyuốngrượuởđâuvậy?

ThưĐồngđáp:

-HồinãyLụcnươnggọitôixuốngchouốngrượu,bảolàcủaHoađạigiađembiếu,rồiđưatôitấmthiếpđểtrìnhgiagia.

Nóixongchạyvàothưphònglấytấmthiếpviếtsẵnđưachochủ.TâyMônKhánhđưatấmthiếpchoThưĐồngmàbảo:

-Cấtvàohồsơchota.

Lạiquaylạidặnđámlínhhầungoàithềm:

-Ngàymaitađăngđường,nhớnhắctấmthiếpnày.

ThưĐồng cất tấm thiếp xong lại trở rađứnghầu.TâyMônKhánhthấyThưĐồnguốngrượuđỏmặtthìbảo:

-Từnaynênuốngrượuítthôi.

ThưĐồngđáp:

-Giagiadặn,tôixinnhớ.

TronglúcđócómộtviênTiếtcấpcưỡingựatớicổng,rồixuốngngựachàoBìnhAnmàhỏi:

-ChẳnghaycóphảinhàTâyMônThiênhộkhông?

BìnhAn đang giận ThưĐồng uống rượu khôngmờimình, nên cóngườichàohỏimàcũngcứngồiyênkhôngđáp.Ngườikiabướctớigầnnói:

-ChulãogiaởsoáiphủsaitôitớiđâyđưathiếpchoTâyMônThiênhộ,mờiThiênhộngàymaitớichùaVĩnhPhúcđểăntiệctiễnhànhDoanhTulãogia,cócảKinhĐôgiám,HạChưởnghình.Vậyxinđạicavàobẩmgiùm,đểtôicònvềthưalại.

Nói xong đưa tấm thiếp ra. Bình An cầm thiếp vào đại sảnh. HọaĐồngđứngngoài,thấyBìnhAnđịnhvàothìvộixuatay.BìnhAnbiếtlàTâyMônKhánhđangnóichuyệnvớiThưĐồng,bènbướctớigầncửasổmànghe,nhưngchỉthấytiếngthìthàomàkhôngngherõgì.LátsauThưĐồngbướcra lấynướcrửataychochủ, thấyBìnhAnđứngởcửasổthìchợthổthẹnđi thẳngrasau.BìnhAnbướcvàođưathiếpchochủ.TâyMônKhánhxemxongbảo:

-NgươivàothưavớiNhịnươnglấyramộtlạngbạc,đólàsốphíđưatiễn ngàymai, bảoKínhTếgói lại rồimang ra đưa chongười củaChuđạinhân.

BìnhAnvânglờiluira.ThưĐồngđemnướctớiTâyMônKhánhrửatayrồixuốngphòngBìnhNhi.

BìnhNhihỏi:

-Chànguốngrượukhông,đểtôibảoahoànnódọnlên.

TâyMônKhánh thấy trênbàncóhoaquả, thứcănvàmộtvòrượuKimHoathìhỏi:

-Ởđâuvậy?

BìnhNhiđáp:

-Hồinãy tựnhiên tôimuốnuốngrượugiảibuồnmớisaiahoànđimuavề,nhưnguốngđượchaichungthìlạikhôngmuốnuốngnữa.

TâyMônKhánhbảo:

-Muốnuốngrượusaokhôngbảogianhânnólấymàlạiphảiđimua?HômnọngườihọĐinhcóchotôimấyvòrượuHảiThanh,cấttrongkho,saokhôngbảogianhân lấychìakhóamởra,đemvềđâymàuống?

BìnhNhigọiNghênhXuândọn rượu thịt ra, rồi ngồi tiếp rượuTâyMôn Khánh. Qua vài tuần rượu, TâyMôn Khánh chợt nhớ tới cáithiếphồinãybènbảo:

-HồinãyThưĐồngcóđưatôitấmthiếp,nóilàdonàngđưachonó.

BìnhNhinói:

-Đó là củaHoađại cữuởngoại thànhđưa tới, xin chàng tha chomấyđứathanhniênđangbịgiam.

TâyMônKhánhbảo:

-HômquaNgôĐạicữucũngcónóinhưngtôichưachịu.BâygiờlàHoađạicữuthìđểsángmaitôiđăngđường,saiđánhthêmchomỗiđứamộttrậnrồithảra.

BìnhNhicười:

-Đãthảthìthảluônđi,cònđánhđậplàmgìnữa.

TâvMônKhánhbảo:

-CáilệỞviệnĐềhìnhnólànhưvậychứtacómuốnđâu.

BìnhNhinói:

-Chàngơi,chàng làmviệcquan, lại thuộcvềvấnđềhìnhpháp thìnênrộngrãigiúpđỡmọingười,ítnhấtthìchàngđượcơn,màcònđểchoconcủachúngmìnhđây.

TâyMônKhánhcười:

-Gìmàquantrọngthế?

BìnhNhibảo:

-Chứsao,từnaychàngđừngnênđánhngườinữa,làmcáigìcũngphảinghĩtớiphúcđứcmớiđược.

TâyMônKhánhđápchoqua:

-Nhiềulúcviệccôngnókhôngchomìnhnghĩtớitìnhđược,chỉcólýmàthôi.

HaingườiđangănuốngchuyệntròthìXuânMaivénmànhbướcvàothưa:

-Gia gia và nươngnươnguống rượu vui vẻ quámàquên cả chongườiđiđónnươngnươngtôirồi.

BâygiờcũngtrễrồimàchỉcómìnhLaiAntheokiệunươngnương

tôimà thôi.Đườngsácũngcáchbức,sợnươngnương tôivềquámuộn,tôiloquámàgiagiathìcóvẻyêntâmlắm.

TâyMônKhánhthấyXuânMaixiêmáokhôngchỉnhtề, tóc tai lệchlạcthìcườibảo:

- Con này thật lo chuyện không đâu, mày vừa mới ngủ dậy phảikhông?

BìnhNhicũngcười:

- Thì coi xiêm áo tóc tai nó cũng đủ biết. Có rượu Kim Hoa đây,ngươiuốngmộtchungkhông?

TâyMônKhánhtiếplời:

-Màycứuốngđi,đểtasaingườiđiđónnươngnươngmàyvềcho.

XuânMaingồighéxuốngmộtbênnói:

-Tôivừangủdậy,trongngườilườibiếng,khôngmuốnuốngrượu.

TâyMônKhánhcườibảoBìnhNhi:

-Nàngcoi,connhỏnàynóchêrượuđó.

BìnhNhibảo:

-Hômnay nương nương ngươi không có nhà, ngươi cứ uống vàichung,cógìmàngại.

XuânMaiđáp:

-Xinnươngnươngcứdùng,tínhtôikhôngthíchrượuchứcóngạigìđâu.Chínhnươngnươngtôinhiều lúccũngbảotôiuốngnhưngtôikhônguống.

TâyMônKhánhbảo:

-Màykhônguốngrượuthìuốngmộtchungtràvậy,đểtasaiNghênh

Xuânnógọimộtđứanàođiđónnươngnươngnày.Nóixongrótmộtchung trà đưa cho XuânMai. XuânMai đờ đẫn tiếp lấy uốngmộtngụmrồiđểxuốngnói:

-GiagiakhôngcầnphảisaiNghênhXuân,đểtôiragọiBìnhAnđithìhơn,BìnhAnnólớnrồi,mấyđứakianhỏquá,sợkhôngbiếtgì.TâyMônKhánhthòđầuracửasổgọiBìnhAn,BìnhAnđápngay:

-Dạcótôitớihầu.

Nóixongchạytới,TâyMônKhánhhỏi:

-Nếutasaingươiđiviệcthìaicoicổng?

BìnhAnđáp:

-TôigiaochoKỳĐồng.

TâyMônKhánhbảo:

-Nếuvậythìngươiđemtheomộtcáiđènlồng,lấyngựađiđónNgũnương.

BìnhAnvânglờicẩmđèndắtngựađingay.TớinửađườngthìgặpkiệuKimLiênvề,cóLaiAnđitheo.HaiphukiệulàTrươngXuyênvàNgụyThốngthấyBìnhAntừxađitớithìnói:

-Cógianhânđiđónnươngnươngkìa.

BìnhAntớigầnchàohỏi.KimLiênhỏi:

-Giagiahayaisaingươiđónta?

BìnhAnđáp:

-Giagiasai.

KimLiênlạihỏi:

-Hômnaygiagiatừviệnvềnhàngayhaycònđiđâu?

BìnhAnđáp:

-Giagiacònrangoại thànhthămbèbạncùngvớiHạĐềhìnhmãiquátrưamớivề,rồitớiuốngrượuvớiLụcnươngtừđótớigiờ.ThậtraXuânMaiphảigiục,giagiamớisaitôiđiđónnươngnương.LúcnãyXuânMaicónóivớitôirằngtrờiđãmuộn,đườngthìxamàLaiAncònnhỏ,sợcóđiềugìbấttiệnnênmớinhờgiagiasaitôi.

KimLiênlạihỏi:

-Lúcngươiđithìgiagiaởđâu?

BìnhAnđáp:

-LúctôiđithìgiagiavẫncònngồiuốngrượutạiphòngLụcnương.

KimLiênimlặngmộtlátrồicườinhạt:

-Đồbạctìnhthếđấy,chắclàquêntarồi,suốtngàychỉvuichơivớicon dâmphụ đómà thôi, nó có con traimà, quý hóa lắm. TrươngXuyênđâycũngkhôngphảingườixa lạgìnên tamớinói,TrươngXuyênngươinghĩcoi,thằngcontraimớibấynhiêuthángmàlấyratoànnhữngthứlụagấmrấtquýrồigọithợmay,mayquầnáochonómặc.Giảdụnhưnhàngươigiàucóứcvạn,ngươicó làmvậyhaykhông?

TrươngXuyênđáp:

-Nươngnươngcóhỏi tôimớidámnói. Làmvậyquả là khôngcoiđược.Đừngnóigì làphícủa,màcứnói là làmvậykhông tốtđâu,đứatrẻkhólòngmàyênổnchotớilớnđược.Nămngoáiđâynày,ởngoàiĐôngmôncómộtviênngoạituổiđãlụctuần,đượchưởnggiatàicủa tổ tiênđể lại, ruộngđấtbao la, tiềnbạcđầynhà, trâungựatừngbầy,thóclúavôsố,ahoànthịthiếpthiếugì,xungquanhlúcnàocũngcócảchụcngười thiếp,vậymàkhôngcóđượcmộtmụncontrai.Mọingười trongnhàcầukhấnkhôngcòn thiếuchùamiếunàonữa,rồisaungườithiếpthứbảysinhđượcmộttrai,thôithìvuimừngkhônxiết,cũngynhưởphủnhàtabâygiờvậy.Viênngoạiđó làmriêngmộtngôinhàđểchocậuconđó,nuôimột lúctớinămsáuvú

em để săn sóc nuôi nấng, quần áo mặc thì toàn là gấm lụa quý,khôngngờđượcbatuổi thìmắcbệnhđậumàchết.Tôinóichuyệnnày thậtkhónghe,nhưngquả làkhôngnênquýhóaquá, làmnhưvậychỉkhónuôimàthôi.

KimLiênbảo:

-Khónuôihaykhôngkhónuôithìkhôngbiết,chỉbiếtbâygiờngườitađangquýnhưvàngnhưngọcmàthôi.

BìnhAnnói:

-Cònchuyệnnàyđểtôithưavớinươngnươngluôn,cáivụcủaHànQuản lýđó,đámthanhniênhiệnbịgiamtạingụcđểchờthẩmvấnchịutội,nhưngsángsớmhômnaytôithấyỨngnhịgiatớibànbạcgìvớiThưĐồng,chắclàcóăntiềnănbạcgì.LúcỨngnhịgiavềrồithìThưĐồngnóđemtiềnraphốmualungtungnhiềuthứlắm,mangvềnhờvợLaiHưnglàmđủmónăn,rồibưnglênphòngLụcnương,lạicócảmộtvòrượuKimHoanữa,đemtớibiếuLụcnương.SauđótrởvềthưphòngdọntiệcmờiPhóQuảnlý,cậuKínhTế,BônTứ,ĐạiAnvàLaiHưnglênănuốngrầmrĩcảlên,tớilúcgiagiavềmớivộidẹpđi.Khôngbiếtlàhọbàntínhchuyệngì.

KimLiênhỏi:

-ThằngkhốnThưĐồngnókhôngmờingươiănuốngà?

BìnhAnđáp:

-Nóđâucóthèmmờitôi,vảlạichắcnócũngkhôngdámmời,vìtôiănngaynóithẳng,cóởtrongphetụinóđâu.Rồisauđógiagiavề,khôngbiếtthằngkhốnlạinhỏtogìvớigiagiatrongthưphòng,chắclàchuyệnkhôngragì,vìnótrướclàthằngđihátmà,thếnàochẳngquenbiếtconnàyconnọ.Điệunàythìchắclàgianhânchúngtôikhósốngvớithằngđóquá.

KimLiênhỏitiếp:

-ThằngkhốnThưĐồngtớiphòngLụcnươngcólâukhông?

BìnhAnđáp:

-Ngồilâulắm,Lụcnươngcònchonóuốngrượunữacơmà.Lúcnóbướcrathìtôithấymặtmũinóđỏrần.

KimLiênhỏi:

-Vậymàgiagiakhôngnóigìà?

BìnhAnđáp:

-Cònnóigìnữa?Nóthấygiagiavềlà letehóthếtchuyệnnàytớichuyệnkia,rồihầuhạgiagiađủthứmàKimLiênbảo:

-Thậtlàthằngkhốnnạnchếttoichếtdịch.Đượcrồi,ngươicứtheodõinóđi,thấygìkhácthìbáochotabiếtngay.

BìnhAnnói:

-Nươngnươngdặn,tôixinnhớ,nhưngnươngnươngđừngnóigì,kẻotôimangvạ.

KimLiêngậtđầukhôngnói.Kiệuvẫntiếptụcđi.Látsauthìtớinhà.KimLiênxuốngkiệu,trướchếtvàohậuđườngchàoNguyệtnương.Nguyệtnươngbảo:

-Thấymuộnquámàmuộimuộichưavề, tưởng làởđêmđằngđórồi.

KimLiênnói:

-Mẫu thân tôicũnggiữ lạinhưng tôi thấybất tiệnnênđòivề.MẫuthântôinhờtôinóilạilàcảmtạĐạinươngchoquánhiều.

Nóixongcáotừđểtớichàohỏimọingười,vìbiếtlàTâyMônKhánhđangởvớiBìnhNhinêntớiphòngBìnhNhisaucùng.BìnhNhithấyKimLiêntớithìvộiđứngdậyvồnvãmờingồirồibảo:

-Thưthưmớivề,xindùngchénrượuchoấm.

NóixongbảoNghênhXuândọnrượu,nhưngKimLiênnói:

-Cámơnthưthư,hômnaytôiuốngnhiềuquárồi,bâygiờcũnghơimệt.Tớichàothưthưrồivềnghỉ.Hômnaytôiăntớihaitiệccơmà.

Nóixongngoenguẩyquayra.TâyMônKhánhbảo:

-Toganquánhỉ,vềnhàchàohỏiđủhếtmọingười,còntôithìkhôngthèmnóiquamộttiếngphảikhông?

KimLiênquaylạicườinhạt:

-Cógìđâumàtogan.Nhànàycònnhiềungườitoganhơntôinữa.Đàytớcũngtoganmàchủnhàcàngtoganhơn.

Nóixongbỏđi,TâyMônKhánhkhônghiểugì.TrongkhiđóKimLiênmuốnámchỉlàBìnhNhihồisánguốngrượuvớiThưĐồng,bâygiờtiếprượuchoTâyMônKhánh,nhưvậylà"ănhaitiệc",cònchủnhàvàđàytớthìrõrànglàámchỉBìnhNhivàThưĐồng...

Hồi36

TRẬNĐÒNKHÓQUÊN,BỮATIỆCĐÁNGNHỚ

SánghômsauTâyMônKhánhtớicôngsởnóivớiHạĐềhình:

-BọnXaĐạmnhờngườimấylầntớinóivớitôixinbỏqua.

HạĐềhìnhnói:

-Bọnđócũngnhờngườitớinóivớitôi,nhưngtôikhôngdámnóilạichoquanbiết.Bâygiờđãthếthìmìnhcũnglàmơn,gọichúngnóradạydỗrồichochúngnóvề.

TâyMônKhánhbảo:

-Quandạycólýlắm.

Lát sau đăng đường. Tây Môn Khánh cho giải bọn Xa Đạm bốnngườira.Bọnnàysợbịđánhnênrậpđầu lạynhưtếsao.HànNhịcũngđượcdẫntớiquỳtrướcsảnhđường.TâyMônKhánhkhôngđợiHạĐềhìnhmởlời,bènnói:

-Bọnnày làđámcônđồ,saocũngbiếtnhờngườiđếnnóivớiđạiquanđâyvàvớita?Đãbiếtvậythìtathacholầnnày.Lầntớicòntáiphạmtấtkhôngthoátchết.Cútramau.CảtênHànNhịnữa.

TrongkhiđóỨngBáTướcđemnămlạngbạctớiđưakínchoThưĐồng.ThưĐồngnhậnbạc,vộigiấungayvào tayáo,nhưngkhôngngờBìnhAnđãtheodõi từtrướcnênnhìnthấyrõràng.ThưĐồnggiấubạcxong,nóivớiỨngBáTước:

-Hômquatôiđãthưarồi,mọiviệcêmđẹp,hômnaygiagiatôiđăngđường,tấtthảbọnđóra.

BáTướcnói:

-Đámphụhuynhcủabọnchúngchỉsợchúngbịđánhđậpnữa.

ThưĐồngbảo:

-Xinnhịgiacứyêntâm,khôngcóchuyệnđánhđậpgìđâu.BáTướcmừnglắm,vộitrởvềbáotinchođámphụhuynhcủabốnthanhniênđangbịgiambiết.Tớigần trưa thìcảbốn thanhniênđềuđượcvềnhà với tấm thân thiểu não vì bị đòn, họ nguyện từ nay không lochuyệnthịphinữa.Trongkhiđó,tạinhàTâyMônKhánh,ThưĐồngđangđứngtạicửathưphòng,trôngcoiHọaĐồngquéttước,vàsaibảoLaiAndọndẹp.LaiAnvừadọndẹpvừabảo:

-AnhThưĐồngà,tôicóchuyệnnàynóichoanhnghe.HômquaanhBìnhAnđiđónNgũnương,dọcđườngkểtộianhnhiềulắmdó.

ThưĐồnghỏi:

-Nónóinhữnggìvậy?

LaiAnđáp:

-AnhấynóilàanhnhậntiềnbạccủangườitarồimuarượuthịtđemtớibiếuLụcnương,ởbênLụcnươngănuốngcảngàycảbuổi,sayđỏcảmặt lên, lúcvề thưphòngmờimọingườiănuốngmàkhôngmờianhấy,lạicònnóilàanhthìthầmnhữnggìvớigiagiahômquađó.

ThưĐồngnghexongđểbụng,khôngnóigìvớiLaiAncả.

Hôm sau, Tây Môn Khánh dậy sớm, tới chùa Vĩnh Phúc ở ngoạithànhdự tiệcvớicácquan, tớigần trưamới trởvềnhà.Tớicổng,TâyMônKhánhxuốngngựadặnBìnhAn:

-Cóaitớithìnóilàtachưavề.

Nóixongvàothẳngthưphòng,cởiáotháomũđưachoThưĐồngrồihỏi:

-Hômnaycóaitớikhông?

ThưĐồngthưa:

-CóTừlãogiasaingườiđembiếuítcuavàmườicâncátươitôiđãviếtthiếpcámơnvàthưởngchogianhâncủaTừlãogiaíttiền.LạicóNgôĐạicữusaingườiđemsáutấmthiếptớimờigiagiavàcácnươngnươngtớidựtiệc.

NguyêncontraiNgôĐạicữulàNgôVũThầncướicháugáicủavợKiềuĐạihộlàTrịnhTamthưnênmớiviếtthiếpmời,TâyMônKhánhnghexong,vàohậuđường,Nguyệtnươngđưathiệpchochồngxem.TâyMônKhánhxemxongbảo:

-Ngàymaimấychịemlothuxếpmàđi.Nóixongbướcra,tớingồitrongthưphòng.ThưĐồngđemtràra,haitaynânglênmờichủ.TâyMônKhánhnhấmnhápmấyhớptrà,saiThưĐồngkhépcửalạirồihỏi:

-Đámgianhâncóđứanàonóigìvềngươikhông?

ThưĐồnggặpdịpnóingay:

-Tôicómộtchuyện,nhưngnếugiagiakhônghỏithìtôikhôngdámthưa.

TâyMônKhánhhỏi:

-Chuyệngìvậy?Ngươicứnói.

ThưĐồngbènnhắclạilờiLaiAn,nóilàBìnhAnkểtộimìnhđủthứ,sauđónói:

-HômnọgiagianóichuyệnvớitôitrongthưphòngthìBìnhAnđứngngoàinghetrộm,lúctôiralấynướcrửataychogiagiathìcònthấynórìnhrậpngoàicửasổ.

TâyMônKhánhgiậnlắm:

-Đểrồitatrịnómớiđược.

Chủtớtiếptụctròchuyện.TrongkhiđóBìnhAnvộitớibáochoKimLiên.KimLiênsaiXuânMaitớimờiTâyMônKhánhtớinóichuyện.XuânMaitớigầnthìthấyThưĐồngtừthưphòngbướcra.ThưĐồng

bảo:

-Chịđiđâuvậy?Tìmgiagiaphảikhông?Giagiađangởtrongthưphòngđó.

TâyMônKhánhbiết cóngười tớinhưngchưa rõ làai, bèn leo lêngiường trong thưphònggiảvờngủ.Bênngoài,XuânMaibảoThưĐồng:

-Cóchuyệngìmàchủ tớcảngàycứthì thầmtrong thưphòng, lạiđóngcửaimỉmnữa.

Nóixongđẩycửabướcvàothưa:

-Giagia,Ngũnươngthỉnhgiagiatớicóchuyệnmuốnnói.

TâyMônKhánhngẩngđầubảo:

-Chuyệngìvậy?Đượcrồi,ngươicứvềphòngtrướcđi,chútnữatatới.

XuânMainói:

-Xingiagiadậyngaycho,nếukhôngtôixindựnggiagiadậyđóNóixongvềtrước.KimLiênhỏi:

-Giagiađanglàmgìvậy?

XuânMaiđáp:

-Chủtớđangthì thầmgì trongthưphòng, lúctôi tới thì thấythằngThưĐồngbước ra, còngiagia thìđangnằm trêngiường trênbàncònnhiềutấmthiếpmớiviếtxong.Tôimờimàgiagiacứậmừkhôngchịudậy.

XuânMaivừanóixong,thìTâyMônKhánhtới.KimLiênnóingay:

-Chàngthậtkhôngbiếtxấuhổ,banngàybanmặtmàcứđóngcửathầmthìgìvớithằngnôtàikhốnnạnđóvậy?Khôngsợkẻănngườiởđàmtiếuhaysao?

TâyMônKhánhngồixuốngđáp:

-Saonànglạitinlờichúngnó?Tôiviệcgìphảithầmthìvớiđứagianhânđó.Tôiđangbảonóviếtmấytấmthiếpgiaodịchvớingườita,sauđóthìnằmnghỉmộtchútchứcógìđâu.

KimLiênnói:

-Viếtthiếpgiaodịchthìcógìbímậtmàcứphảiđóngcửaimỉmsợngười ta thấy vậy? Bây giờ không nói chuyện lôi thôi, nói chuyệnngàymaitớinhàNgôĐạicữuđâynày.Mọingười,từĐạinươngtrởxuống đều có tiền có đồ cúng, còn tôi thì chẳng có gì, nếu chàngkhôngchotiềnthìngàymaitôikhôngđiđâu.

TâyMônKhánhbảo:

-Saokhônglấyởkhomộtvàixấplụalàmquàmừngcũngđượcchứgì.

KimLiênbảo:

-Ởtrongkhothìlàmsaotôilấyrađược,vảlạitặnggìchứtặngmấyxấplụacũtrongkhothìtặnglàmgì,khiếnngườitacườicho.

TâyMônKhánhnói:

-Thìcứtừtừ,làmgìmàồnàolênvậy?ĐểtôisangbênLụcnươngkiếmvậtgìquýđể làmquàbiếucủanàngvậy.NóixongsangbênBìnhNhi,lênlầulấyrahaixấplụakỳlânmàuhuyềnthêukimtuyến,mộtxấpđoạncóvânmàuthúylam,rồibảoBìnhNhi:

-NếucómộtxấplụakimtuyếnnữachoKimLiênlàmquàmừngthìtốt.Ởđâykhôngcóthìbảogianhânrangoàitiệmxemcókhông.

BìnhNhinói:

-Khôngcầnphảirangoàitiệmlấylàmgì,tôicũngcònvàixấpđịnhđểmayquầnáo,đểtôilấyracho.NóixongmởrươnglấyrarồiđíchthânđemsangchoKimLiên,lạibảo:

-Mấythứnàytùythưthưlựađểlàmquàtặng,cònthừathìđểlàmquàtặngcủatôi.

KimLiênbảo:

-Củathưthư,làmsaotôidámlấy.

BìnhNhicười:

-Đãlàchịemvớinhau,thìcủatôicũngnhưcủathưthư,cógìmàphảingại.

KimLiên từchối lấy lệvàicâunữarồi lựavàixấp lụaquý làmquàmừngcủamình, rồisaiXuânMai tớibảoKínhTếviết thiếpchocảhaingười.

TrongkhiđóBạchLãiQuangtớicổnghỏiBìnhAn:

-Đạiquannhâncónhàkhông?

BìnhAnđáp:

-Giagiatôikhôngcónhà.

BạchLãiQuang không tin xămxămđi vàophòng khách, thấy cửađóngthìlẩmbẩm:

-Chắclàkhôngcónhàthật.

Nóixongtrởra.BìnhAnnói:

-Hômnaygiagiatôirangoạithànhdựtiệctiễnđưavịnàođókhôngbiết,giờnàychưavề.

BạchLãiQuangngẫmnghĩrồibảo:

-Lâuquátakhônggặpgiagiangươi,hômnaycấtcôngtớiđâythìlạivắngnhà.Haylàđểtavàongồichờvậy.

BìnhAnnói:

- Chỉ sợ gia gia tôi về trễ, sợ đại gia không chờ được. Bạch LãiQuang không nói gì, trở vào sảnh đường, đẩy cửa vào trong ngồichờ.Đámgianhâncũngmặckệ,chẳngtrànướcgìcả.Látsau,TâyMônKhánhlovụquàbiếuxong,trởlênsảnhđườngthìđãthấyBạchLãiQuangngồiđótựbaogiờ.BạchLãiQuangmừngquáđứngdậynói:

-Đạicakhôngởnhàlàgìđây?

TâyMônKhánhkhôngđừngđược,phải bước tới chàohỏi rồimờingồi,nhưngchẳngthèmgọitrànướcchỉnhìnBạchLãiQuangtừđầutới chân, thấy ănmặc tồi tàn, rồi quay sang bảo CầmĐồng đangđứnghầuphíasau:

-Ngươivàobảođemmấyxấp lụađósang thưphòng,nóivớicậuKínhTếgóilạichođẹprồiviếtthiếpmừngmàcàivào.

CầmĐồngvâng lờiđingay.Khôngkhínặngnềkhóchịu,BạchLãiQuanglêntiếng:

-Lâuquáđệkhôngtớithămđạicađược,xinđạicabỏlỗi.

TâyMônKhánhlạnhnhạt:

-Cámơnđãcó lòngnghĩ tới,nhưnghồinày tôicũng ítkhiởnhà,suốtngàyphảiloviệccôngngoàiphủĐềhìnhnênkhôngrảnhrangnhưtrước.

BạchLãiQuangnói:

-Ngàynàođạicacũngphảihaibuổiraphủlàmviệc,chỉngàyrằmmồngmộtmớiđóngcửanghỉngơichothuộccấpnóvui.Hômnaythìnhânmộtvịquanmớiđượcthăngchứcrồiđổiđinơikhácnêncácquan làm tiệc tiễnhành, tôicũngvừamới trởvềnhà tức thì.NgàymailạiphảitớidựtiệctạinhàTiếtTháigiám,rồingàykiadựtiệctiếpđónvịTuầnán,rồirồicònbaonhiêuviệcdồndậpnhưcôngtửthứtưcủaTháisưởĐôngKinhđượctuyểnlàmphòmã,rồicháucủaĐồngTháiúylàĐồngThiênDânđượcthăngchứcChỉhuysứ,thậtlàbận

rộntốnkémmệtnhọcquá.

HaingườitròchuyệnmộthồinữamớithấyLaiAnđemtràra.BạchLãiQuangmớicầmchunguốngtràlênuốngđượcmộtngụmthìĐạiAncầmtấmdanhthiếpmàuhồnghớthảivàobáo:

-Dạthưa,cóHạChưởnghìnhtới,đangxuốngngựangoàicổng.

Tây Môn Khánh bỏ cả bạn, vào trong đội mũ mặc áo. Bạch LãiQuang vội chạy vào thư phòng cạnh đó, đứng saumành nhìn ra.Khoảngkhắc,HạChưởnghìnhbước lênđạisảnh,TâyMônKhánhcũngvừavặnmũáochỉnh tề tiếp.Đôibên thi lễ rồiphânngôichủkháchmàngồi.KỳĐồngbưngtràra.HạChưởnghìnhnói:

-VụđónrướcquanTuầnánđó,tôidãhỏi,biếtđượcquanhọTăng,làTiếnsĩkhoaấtMùi,ngườiởĐôngXương.TấtcảquanchứcđịaphươngnàyđềuphảichuẩnbịnghênhtiếpchotửtếNgàivàtôiđềulàquanvõ, tuykhôngsođượcvớiquanvănnhưngcũngphải làmchorahồn.Chonêntôiđịnh làrakhỏi thànhchừngmườidặm,tìmchỗnàothuậntiện,mởtiệctiếpđónngaytạiđócholongtrọng.Ngàinghĩsao?

TâyMônKhánhnói:

-Trưởngquandạythậtchílý,nhưngxinngàikhỏibậntâm,tôisẽxinđứngratìmmộtngôinhàhoặctrangtrại lịchsựnàođórồichobọnđầubếptớitrướcloliệuchochuđáo.

HạĐềhìnhvuimừngramặt:

-Nếuvậythìmayquá,chỉsợngàibậntâmmàthôi.

Nóixong,uốngcạnchungtràrồiđứngdậycáotừ,TâyMônKhánhđưaratớicổngrồi trởvàocởibỏáomũ.BạchLãiQuanglại trởrađạisảnhmàngồi.

-Suốtmấythángnayanhemmìnhchẳngcócuộchọpmặtnàocả.Tôithìkhônglonổi,cònỨngnhịcathìchẳngchịulo.Hồithángbảyvừa rồi, chúng tôi có tớimiếuNgọcHoànghọpmặt,nhưngchỉ loehoecóvàingười,màchẳngaiđemtiềnđicả.LàmhômđóNgôĐạo

quanbuồnbực lắm,tuykhôngnóira,nhưngtựnhiênphải tốnkémthìaikhôngkhóchịu.Chonênchúngtôinghĩrằngchỉcóđạicađứngra tổ chức được thôi.Hômnào đại ca cho anh emmột buổi đượcchăng.

TâyMônKhánhbảo:

-À,chuyệnđóthìbâygiờtôiđâucóthìgiờrảnhrangmàlođược,cáiđólàtùyanhem,aimuốnđếngặpmặtnhauthìđứngramàtốchức,hồinàytôibậnquá,anhemlàmgìkhôngcầnphảihỏitớitôinữa.

BạchLãiQuangnghexong thìkhôngnóiđượcgì,cứngồi thần ra.TâyMônKhánhthấyLãiQuangkhôngchịuvề,đànhphảibảoCầmĐồngvàođemrượuvàvàimónănramời.LãiQuangănuốngnosayrồimớichịuđứngdậy.TâyMônKhánhtiễnratới thềmrồidừnglạibảo:

-Đừngphiền tôi, tôikhôngtiễnrađượcđếnngoàivìđầukhôngcómũ.

LãiQuangcáotừmàđi.TâyMônKhánhquayvàogọi:

-BìnhAnđâu?

BìnhAnchạyvàokhoanhtayđứnghầu.TâyMônKhánhbảo:

- Thằng khốn khiếp phản chủ,mày còn đứng đó hay sao?Ra gọimấytênlínhhầuvàođâychota.

BìnhAn không hiểu chuyệngì, nhưng tự nhiên táimặt quỳ xuống.TâyMônKhánhcườigằn:

-Àmàybiếttộirồihả?Tạisaotaođãdặnlàaihỏicũngphảinóilàđivắng,saomàyđểngườitavàođâyvậy.

BìnhAnrậpđầuthưa:

-Bạchđạigiatới,tôiđãnóilàgiagiaởngoạithànhchưavềnhưngBạchđạigiakhôngtin,tựývàosảnhđườngngồiđợi.Tôilạiphảinóirằng không biết chừng.nào gia gia mới về, không đợi được đâu,

nhưngBạchđạigiacứngồilỳthìtôilàmthếnào?

TâyMônKhánhmắngátđi:

-Thằngkhốnđừngcólẻomép,chắclàlúcngườitavàothìmàycònchúiởđâumàuốngrượuchứgì,nếukhôngthìlàmsaongườitavàođược,màkhôngmởcổngthìlàmsaongườitavàođược?

Đoạnquáttảhữu:

-Ngửimiệngnóchota.

MộttênlínhhầubướctớivạchmiệngBìnhAnrarồithưa:

-Khôngcómùirượu.

TâyMônKhánhbảo:

-Đemđồtrakhảora,kẹpngóntaynóchota.

HaitênlínhsấntớikẹpkẹpmườingóntayBìnhAn,BìnhAnđauquáthétlênrồirênrỉ:

Xingiagianghĩlạicho,quảlàtôicóngăncảnvànóigiagiakhôngcónhà,nhưngngườitaxôngvàothìtôibiếtlàmsao.

TâyMônKhánhquát:

-Vảnónămchụcbànvả.

Hai tên línhsấn tớiđánhđủnămchụcbànvảmớichịungưng tay.TâyMônKhánhlạnhlùngralệnhtiếp:

-Đánhnóhaichụctrượngchota.

BìnhAnbịđánhnămchụcbànvả,mặtmũitímbầmđổmáu,rồilạibịhaichụctrượngthịtnátmáu loang,quằnquại rồibất tỉnh,TâyMônKhánhmớichịungưnghìnhphạt,rồimắng:

-Thằngkhốnkhiếp,vậymớibiếtthân.

ĐoạnquaylạisaikẹpngóntayHọaĐồng.HọaĐồngchịukhôngnổi,kêulênnhưlợnbịchọctiết.

Trongkhiđó,KimLiênởnhàtrong,đangđịnhtrởvềphòng,thìthấyNgọcLâuđứngngấpngósauđạisảnh,nhưđangrìnhnghehaycoichuyệngì,bèntớigầnnóinhỏ:

-Tamthưđứngđâylàmgìvậy?

NgọcLâuđápkhẽ:

-GiagiađàngsaiđánhthằngBìnhAnchếtlênchếtxuốngngoàiđạisảnhkiakìa,cảthằngHọaĐồngcũngbịnữa.ThằngBìnhAnvừabịkẹpngóntay,vừabịđánhnămchụcbànvả,lạivừabịđánhhaichụctrượngnữa,chắcnóchếtchứchịugìnổi.Màkhônghiểutạisaovậy.ĐangnóithìthấyCầmĐồngđingang,liềngọilạimàhỏi:

ThằngBìnhAnlàmsaomàbịđánhvậy?

CầmĐồngđáp:

-TạianhấyđểchoBạchđạigiavàonhà.

KimLiênbảo:

Khôngphảivìchuyệnđóđâu,nếuquảchỉvìchuyệnđóthìđâuđếnnỗibịđánhđậptànnhẫnnhưthế?Chắclàvìchuyệnkhácnữađấy.Gia gia thật là loài vô liêm sỉ, chuyên báo thù kẻ dưới, coi khôngdượcchútnàohết.

CầmĐồngnghenóivậythìxanhmặtmàbỏđi.NgọcLâuhỏi:

-ThưthưchắcbiếttạisaoBìnhAnbịđánhphảikhông?

KimLiênđáp:

-Để tôinói thư thưnghe.Hômnọ tôi vềbênmẫu thân tôiănsinhnhật.ThằngkhốnThưĐồngởnhàkhôngbiếtăntiềnănbạccủaaimàmuađủthứđồănvàcảmộtvòrượuKimHoanữa,đemtớibiếu

LụcnươngrồicùngLụcnươngchéntạcchénthùcảbuổi.LúclãogiàvôliêmsỉnàyvềthìthằngkhốnThưĐồnglạiđóngcửathưphòng,cùnglãothầmthìnhữngchuyệntồibại.ThằngBìnhAnvôtìnhngheđượcvàbiếtmọichuyện,bởivìnómangthiếpvàonhưngthấycửathưphòngđóng thì đứngbênngoài cửa sổmà chờ, sau đó thằngThưĐồngmởcửara, lãogiàvô liêmsỉ tưởngthằngBìnhAnđứngrìnhrậpnghechuyện,nhưngkhôngthểtựnhiênđánhnóđược.HômnaynhânchuyệnBạchLãiQuangnênmớicócớbáothùđấy.Thậtkhôngcònracáigìnữa.

NgọcLâunghexongbảo:

-Saolạicóchuyệnlạvậynhỉ?

KimLiêncườinhạt:

-Chẳngcógì lạhết, lãogiàvôliêmsỉnhànàybâygiờchỉcònyêuquýcóhaingườimà thôi,đó làbàLụcnươngcócon traivà thằngkhốnkiếpThưĐồng,cáigìcũngchỉnghehaingườiđó.Lãobâygiờtâmthầnhônmêámmuộirồi,cònbiếtgìphải tráinữađâu.Tôinóithư thưnghe,ngàymaiđidự tiệc tạinhàNgôĐạicữurồimàhômnaytôichưacócáigìlàmquàbiếungườita,mớisaiconXuânMaivàomời lão gia tới, nào ngờ ban ngày banmặtmà đóng cửa thưphòngimỉmrồiởtrongđóbàntínhtonhỏvớithằngnôtàichếtdịchThưĐồng.ConXuânMaiđẩycửavàomờibằngđược,lãogiàmớichịu tới.Thấymặt là tôimắngchomấycâu, lãochỉ tránhné loanhquanh. Lúc nói tới quàmừng, lúc đầu lão bảo lấymấy xấp vải cũtrongkho,tôiđâuchịu,lãobènsangbênLụcnươnghỏichotôi.Lụcnươngthủđoạnlắm,lấyratoànlụaquýrồiđíchthânmangsangchotôi,nhưngtôitừchối,Lụcnươnghoảnglên,nóingonnóingọttôimớichịunhận,tôilạisaiXuânMaitớibảoKínhTếnóviếtthiếpchocảhaingười.

NgọcLâubảo:

-NhưngdùsaothìkhilàmnhưvậyLụcnươngcũngtỏralàngườicótìnhcónghĩađấychứ.

KimLiênbĩumôi:

-Thư thư tưởngvậyđó thôi chứ thư thưđâucóbiết bề trongcủangườita.Thưthưcứtincậythìcóngàykhôngkịphối.

ĐangnóichuyệnthìthấyTiểuNgọctớithưa:

-ĐạinươngmờiTamnươngvàNgũnươngvàoăncua,tôicònphảiđimờiLụcnươngvàĐạicônươngnữa.Nóixongtấttảđingay.KimLiênmỉmcườidắttayNgọcLâuvào.TớinơiđãthấyNguyệtnươngvàKiềuNhingồisẵn.KiềuNhithấyKimLiênđangcườithìhỏi:

-Ngũthưthưcườigìvậy?

KimLiênđáp:

-TôicườigiagiađánhthằngBìnhAnchứcòncườigìnữa.

Nguyệtnươngbảo:

-Hèngìhồinãyngherầmrầmlên,tưởngđánhaihóarađánhnó,màtạisaovậy?

KimLiênđáp:

-Vìnódámđụngtớicủaquý.

Nguyệtnươngthậtthàhỏi:

-Củaquýđểtạiđâumànódámđụngtớivậy?

KimLiêncùngNgọcLâucùngcườiphálên,cườirũrượikhôngthôi.Nguyệtnươngngơngác:

-Haingườicườigìvậy?Saokhôngnóichotôibiết?

NgọcLâuđáp:

-KimLiênnóigiỡnđó,giagiađánhthằngBìnhAnvìnóđãđểchoBạchLãiQuangvàonhà.

Nguyệtnươngbảo:

-Bạchđạigialàbạn,đếnchơiđâucósaomàphảilàmloạnlênvậy?MàBạchđạigiatớiđâylàmgì?

Tạisaogiagialạikhôngtiếp?

NgọcLâunói:

-Thìngườitađếnthămchứcònlàmgìnữa?

Nguyệtnươngbảo:

-Ngườitađếnthămchứcósao?Lạthật.

NóixongthìthấyBìnhNhivàĐạiThưtới,mọingườiquâyquầnănốc.

NguyệtnươngbảoTiểuNgọc:

-TacònítrượuBồĐàođó,ngươimangrađây.

KimLiênnói:

-ĂnốcmàcórượuKimHoathìtuyệt,ănốcxongmàlạicóvàiconvịtquaymànhắmrượuthìlạituyệtnữa.

Nguyệtnươngnói:

-Bâygiờcũngmuộnrồi, làmsaomuađượcvịtnữa.BìnhNhingheKimLiênnói,biết làKimLiênnhắctớichuyệnThưĐồngbiếumìnhvịtquayvàrượuKimHoa,tựnhiênđôimáđỏbừng.Thậtlà:

Lời kia ngụ những ý thâm, Khiến người nghe những tím bầm ruộtgan.

MọingườikhôngaibiếttớithâmýcủaKimLiên,nênvừauốngvừanóisangchuyệnkhác.

VềphầnBìnhAn,saukhibịđònthừasốngthiếuchếtthìđượcvựcvềphòng,cácgianhânkhácxúmlạianủivàsănsóc.BônTứ,Lai

Hưngcũngtớithăm.LaiHưnghỏi:

-Tạisaogiagialạiđánhmàyvậy?

BìnhAnkhócmàđáp:

-Taocũngkhôngbiếttạisaonữa.

BônTứbảo:

-GiagiagiậnnótạisaođểBạchđạigiavàonhàchứgì?

BìnhAnbảo:

-Dùcho làvìchuyệnđó, taocũngkhôngbịđánhnhưthếnày.HồiBạchLãiQuangtới,chúngbaythấyđó,taongăncảnhếtlờimàhắncứxồngxộcvàophòngkháchngồichờchonêngiagiamớithấy.LúcHạđạinhântớitưởnghắnphảiravề,nàongờlạinúpvàothưphòng,sauđó lại chườngmặt ra,đợi tới lúcănuốngnosaymới chịuvề.Nếubảolàtaokhôngngăncảnthìđãđành,haylàtaobỏđichơiđểngười tavàocũngđành,đằngnàytaohếtsứcngăncảnmàkhôngđượcchứ.ThậtlàcáisốtaokhốnnạnmàcáithằnghọBạchcũnglàthằngkhốnnạn,màtớiđâyănuốngxintiềnmàthôi.

LaiHưngbảo:

-Khônggặpthằngchakỳquặcđóthìmàyđâuđếnnỗi.

BìnhAnđáp:

-Chứsao,taokhôngthểngờtrênđờicóđứavôliêmsỉđếnnhưthế,tớinhàngười tamàcứxămxămvàophòngkháchngồi,đuổicũngkhôngchịura,đợitớilúccócơmcórượu,nosayrồimớichịucắpđítravề.

LaiHưngbảo:

-Ngườitaănuốngxongmànghemàynóinhưvậythìcũngđếnđaubụngtháodạmấtthôi.

Đámgianhâncườiầmlên.BìnhAnnóitiếp:

-Taokhônghiểulàhắnởnhàkhôngcólấymiếngcơmmàănrồivợconthìlàmsao?Haylàhắnmuốntớiđâyănđểởnhàbớtđiđượcmộtbữacơm.Nhưvậythìthàđểvợđilàmđiếmlấytiềnmuagạomàănlạikhỏiphảinghengườitachửibới.

ĐạiAnnói:

-BìnhAnạ,từnãytớigiờtaokhôngnói,bâygiờtaomớinói,dùsaothìmàycũngcó lỗi,dặnmàytrả lời làvắngnhà, tạisaomày lạiđểngườitavàonhà?Nhưvậykhôngđánhmàythìđánhaibâygiờ?

BônTứnóiđùa:

-BìnhAnnày, từnaymàyphải biết khônngoan,hễgiagia khôngmuốntiếpaimàngườiđótớithìmàycứviệcđáđíttốngcổngườiđóralàđược.

Đámgianhânlạicườiầmcảlên.BônTứnóitiếp:

-DùsaothìđánhthằngBìnhAncũnglàcócớ,nhưngcònthằngHọaĐồngtộitìnhgìmàcũngbịkẹptaygầnchết,đànôngcontraicómấyngón taymàbị kẹp thì còn làmăngìđược.Đành rằnganhem thìchiangọtxẻbùi,nhưngngọtbùithìchiaxẻchứailạichiaxẻkẹpbaogiờ.

Đámgianhânlạicườiầmlên,trongkhiđóHọaĐồngđangđứngômtaymếumáo.Cuộc thămviếngcủađámgianhân trở thànhcơhộihọpmặtnóigiỡn,mỗiđứamộtcâucứồnàocảlên.

TrongkhiđóTâyMônKhánhởthưphòng,bảoKínhTếviếtthiếpđểhômsauchongườimanglễvậtlênĐôngKinhmừngcontraiTháisưtrởthànhphòmã.

Hômsau,TâyMônKhánhraphủthìNguyệtnươngvàđámtiểuthiếplênkiệuđếnnhàNgôĐạicữuăntiệc.TuyếtNgavàTâyMônđạithưởnhàcoinhà.HànĐạoQuốcsaingườiđemlễvật tới tạƠn,gồmmộtvòrượuKimHoa,bốncặpvịtquay,bốncặpcáchiênvànhiềuthứcăn,hoaquả,bánhtráikháctrêntấmthiếpviếtlà:

"VãnsinhHànĐạoQuốccúilạy".TâyMônKhánhvề,ThưĐồngtrìnhlại.TâyMônKhánh liền saiCầmĐồng ra tiệmgọiHànĐạoQuốc.ĐạoQuốctới,TâyMônKhánhbảo:

-Ngươilàgianhâncủata,tabênhvựcchechởlàlẽtấtnhiên,việcgìphảibàyvẽlễvậttạƠnchotốnkém,tanhấtđịnhkhôngnhậnđâu.

ĐạoQuốcvậtnàimãi,TâyMônKhánhmớibảogianhânnhậnrượuvàbốncặpvịtquaycònbaonnhiêuthìtrảlạihết.ĐạoQuốcnói:

-Ơncủagiagianhưtrờibể,cảnhàtôiđượcchịuơn,mấymónnàychỉ là tỏ tấm lòng thành của tôimà thôi, xin gia gia thương tôimànhậncho.

TâyMônKhánhbảo:

-Khôngđượcđâu,ngươi làgianhâncủa ta, tức cùng ta làngườimộtnhà,làmvậyđâuđược,nhậnnhưthếnàylànhiềuquárồi.

NóixongbảogianhânđimờiỨng,Tạhaingườitới.đoạnquaysangĐạoQuốcbảo:

-Ngươitrởratiệm,xemcóLaiBảothìnhờhắncoitiệmgiùm,ngươitrởlạiđâyuốngrượu.

ĐạoQuốcnói:

- Lễ vật của tôi, giagia khôngnhậnhết, lại còn cho tôi uống rượunữa,thậtkhónghĩchotôiquá.

Nóixongbưngnhữngmóncònthừavề.TâyMônKhánhsaigianhânmuathêmítđồănnữarồibảogianhândọnracáibànBátTiênởTụCảnhĐườngtronghoaviên.LátsauthìỨng,Tạhaingườicùngđến,TâyMônKhánhmờingồirồinói:

-HànQuản lýbàyvẽđem lễvật tới tạƠn, tôimấy lầnkhôngchịunhận,nhưnghắnnhấtđịnhkhôngchịuđemvề, tôiđànhphảinhậnrượuvàvịtquay,cònbaonhiêutrả lạihết.Lễcủangườikhácđemtới, tôi khôngmuốnhưởngmộtmìnhnên chomời hai vị tới chung

vui.

BáTướccười:

-HắncũngnóivớitôilàsẽmualễvậttớitạƠnđạica,nhưngtôicónóilàaichứđạicathìkhôngbaogiờnhậnnhưvậyđâu,hắnkhôngchịunghe,bâygiờđạicakhôngnhận,quảlàtôikhôngsai.

Gianhânđemtràlên,bangườiuốngtrànóichuyện.LátsauthìĐạoQuốctới,thilễrồingồixuống.

Gianhândọntiệcxong,mọingườivàotiệc,TâyMônKhánhchogọiThưĐồngrarótrượu.BáTướcbảoThưĐồng:

-NgươivàotrongthưavớiĐạinươnglàsaokhôngđemcuarachoỨngnhịgiaăn?Ngươivàonóimauđiđểtacócuamàănchứ.

TâyMônKhánhcười:

-Nhỡtầurồi,hômquathìTừđạigiacóchocuathật,nhưngđámthêthiếpcủatôiănhếtrồicònđâu.HômnaythìhọtớinhàNgôĐạicữuăntiệchếtrồi,hiệnởnhàchỉcómấyconcuamuốimàthôi.

ĐoạnquaylạibảoThưĐồng:

-Ngươivàođemmấyconcuamuốirađâychonhịgiaănvậy.

ThưĐồngđemmộtđĩacuamuốira,Ứng,Tạhaingườiănlémmộtcáilàhếtnhẵn.ThưĐồnglạibướctớirótrượu.BáTướcbảo:

-Giagiangươibiếtđó,tauốngrượulàphảinghehát.GiagiangươithườngkhoelàngươihátnhữngkhúchátmiềnNamrấthay,bâygiờngươihátchotangherồitamớichịuuốngrượucủangươirót.

ThưĐồngliềnvỗtaylàmnhịpmàhát,nhưngmớiđượcvàicâu,BáTướcđãchặnlạimàbảo:

-Khôngđược,khôngđược,đứnghátnhưvậynótrơ trẽnmấthay,bâygiờngươiphảiănmặchóatranglàmsaochogiốnghệtnhưđàoháttrênsâukhấurồihãyhát.

ThưĐồngngầnngừnhìnTâyMônKhánhchờđợi.TâyMônKhánhcười:

-Nhịcathậtrắcrốiquáđi.

RồiquaysangbảoThưĐồng:

-ĐãvậythìđểbảoĐạiAnnóđihỏiquầnáoxiêmyrồingươichịukhóđánhphấnthoasonmàhátchonhịgiađâyvuilòng.

ĐạiAnvộitớiphòngKimLiênhỏimượnXuânMainhưngXuânMaikhôngchịu.ĐạiAnlạiphảichạytìmNgọcTiêumớimượnđượcxiêmy,cácđồ trangsứcvàhộpphấnson,đemvào thưphòngchoThưĐồnghóatrangLátsauThưĐôngtrởra,rõlàmộttrangnữlưutuyệtsắc.ThưĐồngtớibàntiệcrótrượu,haitaynânglênchoBáTướcrồihátkhúc"Ngọcphùdung",hátrằng:

Nhữngcánhhoarụngrơi.

Bềnhbồngmặtnucchơivơi.

Myaitrĩunặng.

Mùaxuânmàsaosầuđầytrời.

Mùaxuânđãqua.

Nhưngsầucònđó.

Biệtlynhaurồi.

Sôngsâunúicaongăncách.

Chúngmìnhmỗiđứamộtnơi.

BáTướcnghexonghếtlờikhentặngrồibảo:

- Tài nghệ củanó thật đángđồng tiền bát gạo, đại ca thấy không,giọngcacủanócaovútnhư tiếng tiêu, thậtmấynàngcanữcũng

khôngcóđượccáigiọngđó.Bàihátnàythậtquenmànghenóhátthấynhưlàmớilạ.Đạicatrongnhàcónhữnggianhânnhưthếnàythìkhôngvuivẻsaođược.

TâyMônKhánhchỉcười.BáTướcnói:

-Đạicacườigìvậy?Tôinóikhôngđúnghaysao, tôikhen làkhenthậtđó.Lýđạinhânchonótớiđâyquảlàcócảmtìnhvớiđạicalắm.

TâyMônKhánhnói:

-Thìtôicócãigìđâu,cónótôicũngđỡlắm.Nhữnglúctôivắngnhàthìviệcvănphòngchỉcónóvàconrểtôicoisóc,nhưngphầnlớnlànó,vìconrểtôicònphảilocôngviệcngoàitiệmnữa.

BáTướcgậtgùrótrượuuốngrồirótmộtchungmàbảoThưĐồng:

-Ngươiuốngvớitamộtchung.

ThưĐồngđáp:

-Thưatôikhônguốngđượcrượuvàcũngkhôngdámuống.

BáTướcbảo:

- Ngươi không uống thì ta giận đó, ta thưởng cho ngươimà. ThưĐồngđưamắtnhìnchủ,TâyMônKhánhbảo:

-Ứngnhịgiathưởngthìcứuống.

ThưĐồnggiảvờrụtrèkhépnép,nângchunguống,sauđórótrượumờiỨngBáTướcvàTạHyĐại,rồilạihátthêmmộtkhúcnữa.

TạHyĐạihỏi:

-Đạicaà,thằngThưĐồngnàynămnaybaonhiêutuổivậy?

TâyMônKhánhđáp:

-Nómườisáu.

TạHyĐạihỏiThưĐồng:

-NgươibiếtnhiềukhúchátNamkhông?

ThưĐồngđáp:

-Tôicũngkhôngnhớ làbaonhiêukhúc,nhưng thuộckhúcnào thìhátkhúcđó.

NóixonglạibướctớirótrượumờimọingườikểcảĐạoQuốc.ĐạoQuốcnói:

-Tacũngchỉlàgianhân,cómặtgiagiatạiđây,saochúemlạilàmvậy?

TâyMônKhánhbảo:

-Khôngsao,hômnayngươilàkhách.

ĐạoQuốcnói:

-Vậyđâuđượcdùsaothìnócũngphảirótchogiagiatrướcrồitôimớidámuốngchứ.

ThưĐồngvội tới rót cho chủ rồi lại hátmột khúc, sauđó chờTâyMônKhánhuống cạn,mới tớimờiĐạoQuốc.ĐạoQuốc vội đứngdậymàđỡlấychungrượu.BáTướcbảo:

-Thìcứngồiuống.

ĐạoQuốcngồixuống,ThưĐồnglạihátmộtkhúcnhưngThưĐồngchưadứttiếnghátthìĐạoQuốcđãngửacổuốngcạnchungrượu.

MọingườiđangvuivẻănuốngthìĐạiAnchạyvàothưa:

-ChúBônTứcóchuyệnmuốnthưa.

TâyMônKhánhbảo:

-Gọivàođây.

BônTứváichào,TâyMônKhánhchỉghếchongồi.BônTứngồighéxuống.ĐạiAnđemthêmbátđũara.TâyMônKhánhbảoĐạiAnvàotrongđemthêmđồănrarồihỏiBônTứ:

-Nhàcửangoàitrangtrạidọndẹptớiđâurồi?

BônTứđáp:

-Dãyngoàithìmớilợpngói,còndãynhàmátbêntrongthìhômquamớiđặtmóng.Dãyphòngcũphíasauthìchưacóvậtliệu.Sốgạchcũthìvẫncòndùngđược.Ngọngiảsơnthìphảiđổđấtthêmchođủ.

Nghĩalàcũngcòncầnnhiềuthứlắm.

TâyMônKhánhbảo:

-Đượcrồi,cầnnhữngthứgì,sốlượngbaonhiêucứghira,sẽchongườilosau.NgàymaitacũngsẽbảològạchcủaLưutháigiámchođemgạchtới.

BônTứnói:

-Hômquatheolờigiagia,tôivàTrươngAncũngcótớicoigiatrangcủaHoàngthân,tôicũngkhôngưnglắm,chỉcóbagiannhàkhách,mộtdãynhàmátsáugianvàmộtdãyphòngmàđòinhữngnămtrămlạng, tôinghĩkhoảngba trămnămmươi lạng làmuađượcrồi, tínhđấtkhôngthìtrịgiámộthaitrămlạng.

BáTướcnói:

-Tôi tưởng làgia trang củaai hóa ra củaôngHoàng thânHướngNgũ.HướngNgũtrướcđâytranhchấpđấtđaivớingườita,chuyệnđemlênquan,nhờchạychọntốnkémnênmớigiữlạiđượcđó.Naythìtrongnhàkhôngcòntiềnđâu,nếuđạicamuốnmuathìcứtrảbatrămlạngcũngcóthểmuađượcđấy.

TâyMônKhánhdặnBônTứ:

-Nếu vậy thì ngàymai ngươi và TrươngAn đemhai đĩnh bạc tớithươnglượng,nếuhọchịugiábatrămlạngthìđặtcọcmàmua.

BônTứđáp:

-Thưavâng.

ĐạiAnđemđồănra,BônTứănuốngmộthồirồiđứngdậyrótrượuchomọingười.ThưĐồnglạihát.Khúchátdứt,BáTướcbảo:

- Mình uống rượu thế này vẫn chưa vui, phải dùng tửu lệnh mớiđược.Xinchođemconsúcsắcrađây.

TâyMônKhánhsaiĐạiAnđếnphòngBìnhNhilấysúcsắcđemra.ĐạiAnlấysúcsắctớiđểtrướcmặtBáTướcrồivòngraghétaiTâyMônKhánhnóinhỏ:

-Canhiđangkhócdữdội,xingiagiachomờiLụcnươngvề.

TâyMônKhánhbảo:

-NgươibảohaiđứanàonótớiđónLụcnương.

ĐạiAnluirasaiCầmĐồngvàKỳĐồngđemđènđiđónBìnhNhi.

Mọingườilạitiếptụctiệcvui.BáTướccầmconsúcsắclênbảo:

-Mỗingườibúngconsúcsắcnàymộtlần,mặtnàolậtlênthìphảinóimột câu thơhaymộtđiển tíchnàohợpvớimặtđó,nếukhôngnóiđược thì phạt một chung rượu lớn rồi phải hái hoặc kể một câuchuyệnvui,khôngbiếthát,khôngbiếtkểchuyện thìphạt thêmmộtchunglớnnữa.

TâyMônKhánhcười:

-Tênnàyrắcrốiquá.

BáTướcbảo:

- Tôi là tửu lệnh quan, ban lệnh gì làmọi người phải theo, không

đượcnóilôithôi.

ĐoạnquaylạibảoLaiAn:

-Rótmộtchunglớn,phạtgiagiangươichota.

Lai An rót rượu cho chủ, Tây Môn Khánh cười mà uống cạn. BáTướcbảo:

-Bắtđầuhànhlệnh,mọingườikhôngđượcnóilôithôi,phảiphạtđó,bâygiờtôihànhlệnhtrướcchomọingườicoi.Nóixonggieoconsúcsắc,súcsắcquaytrònrồilậtmặt"tam"BáTướcnói:

-"TrươngsinhsayrượudướimáiTâysương,uốnghếtmộthồ lớnvàhaihồnhỏ",nhưvậylà"tam"chứgì?

Mọi người vỗ tay khen. Đến lượt HyĐại, HyĐại không nói được,phảihátbài"Chiếtquếlệnh",hátrằng:

Cómộtnàng.

Nhưcâyquếxinhđôitám.

Rấtmựcphonglưu.

Tóchuyềnsuốichảy.

Ánhmắtnhưnướcthu.

Vànhminhưnúibiếc.

Nhưngđangđộtươngtư.

Gầnnhaunhưgangtấc.

Màkhácgìbêntrờigócbểmịtmù.

Bệnhđâukéođến.

Khiếnchomặtvõmìnhgầy.

Tơduyênngangtrái.

Biếtnhờaicứugỡchođây.

NhờBồTátcứukhổcứunạnhọamay.

Hátxong,HyĐạiđòigieonữa.BáTướcbảo:

-Nếunhưvậythìngườiđầucánhgieosúcsắcvànóimộtcâuchohợp,cònngườicuốicánhthìphảihát.

HyĐạigiaomặt"tứ",lạikhôngnóiđược,BáTướcbảo:

-Nếuvậythìphảiuốngbốnchung.

TạHyĐạinănnỉ:

-Xinbớtchomộtnửa,tôiquảkhônguốngđượcnữa.

ThưĐồngbướctớiróthaichungđầychoHyĐại.HyĐạiuốngcạnrồi cùngBáTướcăn sạch cảmột đĩa đồăn.Trong tiệc chỉ có haingườiđóănkhỏenhất.BáTướcgiục:

-Bâygiờđạicaphảihátchứ.

TâyMônKhánhthấyhaingườiănuốngquánồngnhiệtthì"tứccảnhsinhtình"bảo:

-Tôikhôngbiếthát,xinkểchuyệnvuivậy.Chuyệnnhưthếnày,mộtngườivàotiệmbántráicâyhỏi:

"Cóhộtphỉkhông".Ngườibánđápcórồi lấymộtíthạtphỉđemra,ngườimualiềnbỏvàomiệngmàănsạch.Ngườibánhỏi:

"Ôngchưamuamàđãănlàthếnào?"Ngườimuađáp:

"Tôiănchonómátphổi".

Ngườibánnói:

"Ôngmátphổinhưngtôiđaulòng".

TâyMônKhánhdứt lời,mọi người cườiầmcả lên.BáTướccũngcườibảo:

-Nếuđạicađaulòngthìxinchođemthêmítđĩađồănnữalênđâyđểchotôiđượcmátphổi.

ĐếnlượtTâyMônKhánhgieosúcsắc,nhưngkhôngnóiđược.ThưĐồngvộibướctớiróthaichungrượuđầy.HyĐạiĐạicatửulượngcaomàcũnguốnghaichungthìkhôngcôngbằng,đạicaphảiuốngbốnchungmớiđược.Chúngtôimỗingườisẽuốngmộtchungđểgọilàchiasẻvớiđạica.

ThưĐồng bước tới rót thêm cho chủ, cả bàn tiệc nâng chungmàuống.ĐếnlượtĐạoQuốchátnhưngĐạoQuốcnói:

-TôixinnhườngchoBônca,vìBôncalớntuổihơntôi.BônTứnói:

-Tôikhôngbiếthát,xinkểchuyệnvuivậy.

Nóixongmỉmcườikểrằng:

-Cómộtvịquanxétxửmộtvụgiandâm,quanhỏingườiđànông"Tại sao ngươi lại làm chuyện gian dâm như vậy?Người đàn ôngthưa:

"Bởivìđầunóhướngđôngmàchânnócũngvềphươngđôngnêntôimớigiandâm".Quanbảo:

"Nhưthếnghĩalàthếnào?".Tảhữucómộtngườichạyrathưa:

"Chắcquankhôngrõ,xinđểtôigiảithích..."BỗngBáTướcngắtlời:

-Bôncachuyệntròhaynhỉ,Bôncakhôngnhớchủmìnhhiệnnaylàvị quan coi về hình pháp ở huyện này sao? Bôn ca là gia nhânthườngđứngởtảhữuđểhầuhaysao?Vậymàdámgiảithíchchochủ.

BônTứđỏmặtấpúng:

-Tôiđâunghĩvậy?Chẳngqualàtôivụngvềmàthôi.

BáTướcbảo:

-Nóivậylàthếnào?Vụngvềmàvụngvềkiểuđóthìchếtrồi.

BônTứsợhãi,đicũngdởmàởkhôngxong,cứnhấpnhổmnhưngồitrên đống gai. Tây Môn Khánh đánh tan không khí nặng nề bằngcách giục Bôn Tứ gieo súc sắc. Bôn Tứ vừa định gieo thì Đại Anchạyvàobảo:

-ChúBônTứơi,cóngườiđangtìmchúcóchuyệnkìa.

BônTứmừngquýnh,đứnglêncáotừmọingườirồiluirangay.TâyMônKhánhbảo:

-ĐánglẽBônTứgieo,nhưnghắnđirồithìỨngnhịcaphảihát.

BáTướcnói:

-Tôikhôngbiếthátnêncũngxinkểchuyệnvuimàthôi.

ĐoạnquaysangbảoThưĐồng:

-Ngươirótrượuchogiagiađểgiagiavừauốngvừanghetakể.

Rồiđằnghắngkểrằng:

-Cóhaithầytròđạosĩtớimộtnhàđểlàmlễdângsớ,tớicổngnhàthíchủ,đứađồđệlỡđểramộttiếngrấtkhónghe,đạosĩquaylạihỏi:

"Ngươilàmgìmàđánhtítmộtcáivậy?".Đồđệthưa:

"Oanconquá,đâuphảitít,đánhtịtmộtcáichứ"...

TâyMônKhánhvộixuatay:

-Thôithôi,đangănuốngmàkểnhữngchuyệnđósaođược.

Mọingườilạitiếptụcvuisay.

Trongkhiđó,tạinhàNgôĐạicữu,BìnhNhiđượcgianhânbáolàTốQuanởnhàkhócdữdộithìvộiđứngdậycáotừ,nhưngchủnhànhấtđịnhkhôngchịu.Nguyệtnươngphảinói:

-XinđểchoLụcnươngvề,vìnhàkhôngcóaimàcháunhỏthìdangkhóc.Cóchúngtôingồilạilàđượcrồi.

NhờvậyBìnhNhiđượcravề.

Lát sau,Nguyệt nương vàbangười thiếp cũng lên kiệu về, lúc đócũng đã khuya, lại vào cuối tháng không trăng, trời rất tối, bốn cáikiệumàchỉcómộtcáiđèndođóđườngđikhókhăn.Nguyệtnươnghỏi:

-Baonhiêuđènđâumàchỉcómộtcáivậy?

KỳĐồngthưa:

-Cóhaicái,nhưnghồinãyLụcnươngvề trước,đemtheomộtcáirồi.

Nguyệtnươngkhônghỏinữa.

KimLiênhỏi:

-Bốnnămcáikiệumàsaochỉđemđicóhaicáiđènthôilàthếnào?

KỳĐồngđáp:

-AnhĐạiAnbảochỉđemhaicáithôi.

KimLiênnóivớiNguyệtnương:

-Đạinươngxemthằngkhốnđó làmănnhưthếđấy,đểrồivềnhàphảihỏitộinómớiđược.

Nguyệtnươngbảo:

-Thôichấpnhấtgìchuyệnđó,thằngbéởnhàkhócnênmớiphảilấyđènđưaLụcnươngvềchứ.

KimLiênhỏi:

-Tôithìkhôngnóilàmgìrồi,nhưngĐạinươngphảibắtchúngsợgiaphápchứ.Bốncáikiệumàchỉcómộtngọnđèntrờitốinhưmựcthếnày,làmsaomàđi,ấymaylàtrờitạnhchứmưathìkhỏinói.

Lát sau kiệu về tới cổng,mọi người xuống kiệu vào nhà.Vừa vàotrong,KimLiênđãhỏigianhân:

-ThằngĐạiAnđâu?

BìnhAnđáp:

-Nóởtrongnhà,đểtôinhờgọinóra.

Khoảngkhắc,ĐạiAnchạy ra,chưakịp thưa thìKimLiênđãmắngngay:

-Thằngkhốnkhiếpchếtđâmkia,màygớmlắmrồiđấynhé,tựtungtựtác,khôngcoiairagì,trờitốinhưthếnàymàbốncỗkiệuchỉcómộtcáiđènlàthếnào?Bộmàycốtìnhkhôngbiếtchúngtaochẳnggìcũnglàvợcủachủmàyhaysao?

ĐạiAnvộinói:

-Ngũnươngnóioanchotôirồi,chỉvìcanhiởnhàkhócquánêngiagia mới sai người đi đón Lục nương về sớm, trong lúc vội vàngkhôngđemđènđinênmớixảyranhưvậy.

KimLiênbảo:

-Thằngkhốnchỉgiỏichạytội,giagiabảomàygọingườiđiđónLụcnương về chứ không bảomày sai người đembớtmột cái đèn về.Bâygiờmày lạiđemcanhi rađểche lấp tộicủamày.Tabiếtmà,màybâygiờcócoichúngtaragì,chúngtakémmaymắn,khôngcóconmà.

ĐạiAnnhănnhó:

-Ngũnươngdạyvậythậtkhổchotôiquá.

KimLiênbảo:

-Màycứgiờcáithầnhồnmàyđấy.

Nói xong rồi cùngNgọc Lâu đi về phía đại sảnh, trong khi Đại AnphânbuacùngBìnhAn.Đi đượcmộtquãng thì thấyLaiAnđi tới,KimLiênhỏi:

-Giagiađangởđâu?

LaiAnđáp:

-Giagiadanguốngrượu trongnhàmát tạihoaviêncùngvớiỨngnhịgia,TạđạigiavàHànQuảnlý.ThưĐồnghóatranglàmđàohát,vuilắm,cácnươngtớicoi.

HaingườibèntớigầnTụCảnhđườngđứngtrongbóngtốinhìnvào,thấyBáTướcđangsaysưangảnghiêng,mũáoxộcxệch,HyĐạithìngồimàlảođảonhưlênđồng,cònThưĐồngthìthoasonđánhphấnđeonữ trang,mặcxiêmy,vừarót rượuvừahát.NgọcLâuvàKimLiênkhôngníncườinổi,KimLiênbảo:

-Thằngchếttiệtthậtlắmtrò,đểngàymaihỏitộinómớiđược.

TâyMônKhánhnghetiếngcườikhúckhíchbènhỏigianhân:

-Aiởngoàiđóvậy?

NgọcLâuvàKimLiênvộirútlui.

Bữatiệctànthìcũnggầncanhba.TâyMônKhánhtiễnkháchxongthìtớinghỉtạiphòngBìnhNhi.

KimLiênthìlúcvềphòngđãhỏiXuânmai:

-Lụcnươngvềsớm,cónóigìkhông?

XuânMaiđáp:

-Khôngcóchuyệngìcả.

KimLiênlạihỏi:

-TừlúcLụcnươngvề,lãogiàvôliêmsỉcótớithămkhông?

XuânMaiđáp:

-Có,giagiatớithămLụcnươnghailần.

KimLiênbảo:

-Lụcnươngvềsớmlàdothằngbékhócrồilãogiàchongườiđiđónvềđó.

XuânMainói:

-Thằngbéhômnaysaokhócdữquá,khônglàmcáchnàodỗđược,phảibáochogiagiabiếtnêngiagiamớisaingườiđiđónđấychứ.

KimLiênlạihỏi:

-ThằngThưĐồngphảigiónómặcxiêmycủaaivậy?

XuânMaiđáp:

-GiagiasaiĐạiAnđimượn,mớiđầuthìtớimượntôi,bị tôimắngchomấycâu,nênmớiphảimượnNgọcTiêuđó.

KimLiênbảo:

-Ừ,đừngbaogiờchomượnlàđúng.

Nói xong thay quần áomỏng rồi chờTâyMônKhánh.Nhưng chờmãikhôngthấy,bèngiậndữsaiXuânMaiđóngcửađingủ.

NóivềỨngBáTước, trong lúcuống rượu,biếtBônTứđượcgiaophónhữngviệcxâycấtmuabánchắccónhiềutiền,nênmuốnlàmtiềnBônTứ,dođólợidụnglờinóisơhởvôtâmcủaBônTứmàđedọangaytrướcmặtTâyMônKhánh.QuảnhiênsángsớmhômsauBônTứđíchthântớinhàỨngBáTước,đưabalạngrồirậpđầumàlạy.BáTướcvờbảo:

-Chết, tôi có làmgì giúp đượcBôn ca đâumà lại cho tiền tôi thếnày?

BônTứnói:

-Tôicóchútlòngthành,nhịgianhậncho,chỉxinnhịgiagỡdùmchotôicáitộivôtâmlỡlờihômqua.Nhịgianóimộtcâulàgiagiatôibỏqua,khôngđểýnữa.

BáTướcmỉmcườinhậnbạcrồimờiBônTứuốngtrà.BônTứuốngxongchung trà thìcáo lui.BáTướcmangbạcvàođưachovợmàbảo:

-Chồngkhôngtháovátthìvợlàmsaocótiền,thằnggiặcgiàBônTứhồinàyănralàmnênlắm,mộttayloviệcxâycất,lạiđượcđemtiềnmua trang trại củaNgũhoàng thân, thếnàochẳngkiếmchácbộn.Tốiqua trong tiệchắn lỡ lời, tôimới làmchohoảng lên,sángsớmhômnayđãtongtócđembạctớixinchechở.

Bâygiờtiềnnày,mìnhmuaítvảivềmayquầnáochomấyđứanhỏmặc.

Vợchồngcườinói,lấylàmtựđắclắm...

Hồi37

MỘTVỤHAOTÀI

Cũnghômsau,TâyMônKhánhcùngHạĐềhìnhlotiếprướcquanTuầnán,sauđórathămtrangtrạiđangxâycất,thưởngtiềnchođámthợ,mãichiềumớivềnhà.Vừavàotớicổng,đãthấyBìnhAnchạyrathưa:

-HômnaycóvănthưtừĐôngXươngphủgửitới,lạicócảthưcủaĐịch quản gia trong phủ Thái sư nữa. Tôi đã đưa vào phòng Đạinươngrồi.Ngườiđưathưnóirằngtrưamaisẽtớiđểnhậnthưphúcđáp.

TâyMônKhánh vào thẳng phòngNguyệt nương, lấy thư củaĐịchquảngiamàđọc,thưviếtvắntắtrằng:

"KínhgửiTâyMônĐạiquannhân,từbaolâunay,tuyxaxôinhưngtôivẫnđượcĐạiquannhâncólòngnghĩtới,đểđềnđáplại,tôicũngluôn hết lòng giúp đỡĐại quan nhân.Nay có chuyện nhỏ này, xinquan nhân giúp giùm cho. Nguyên là tân Trạng nguyên Thái NhấtTuyềnlàconnuôicủaTháisưtôi,đượcthánhthượngbanânvềquêthămchamẹ.Trạngnguyênsẽđiquaquýđịaphương,vậynhờĐạiquannhân thù tiếpTrạngnguyênmộtbữacơmxoàng.Tôixinchờthưphúcđáp.NếuĐạiquannhânnhậnlời,thìđólàlàmơnchotôivày.Kýtên:

ĐịchKhiêm".

Bêndướilạighitiếp:

"Cònchuyệnhômtrước,tôicónhờgianhânthưalại,chắcĐạiquannhâncũngđãlogiùmrồi,tôixingửitheođâymườilạng,gọilàchútlễnhỏnhoi".

TâyMônKhánhđọcthưxong,thanvãnmộthồirồiquátgianhân:

-Xemcóngườimốimainàogọichotamộtngườiđi,thậtkhổquá.

Nguyệtnươnghỏi:

-Chuyệngìvậy?

TâyMônKhánhđáp:

-ĐịchquảngiatrongphủTháisưtrướcđâycónhờtôimộtchuyện,nói là hiện không con, muốn có một người con gái về làm thiếp,khôngcầngiàunghèo,khôngnềtốnkém,miễnlàphảithậtđẹp.Lạinói làtốnkémvềquầnáotrangsứcbaonhiêuchocôđóthì tôicứứngtrước,Địchquảngiasẽhoànlạisau,lạihứalàsẽtậnlựcgiúpđỡtôitrênđườngcôngdanh.Vậymàtôiquênbẵngđimấttừbấytớinay. Lai Bảo phần thì cũng trở thành chức việc, phần thì ở ngoàitiệm,ítgặpnêncũngquênkhôngnhắctôi.BâygiờĐịchquảngiagửithưhỏichuyệnđó,lạigửimườilạngbạclàmlễvậttặngtôi,ngàymaingườitalấythưphúcđáp.

Nàngxem tôiphảiphúcđáp làmsaovớingười tabâygiờ?Một lànhờmaimốixemcóaithậtđẹp,chừngmườilămmườibảytuổi,bấtkểconnhàthếnào,bấtkểđòihỏibaonhiêutiềnbạc,kiếmthậtgấpchomộtngười.Hai lànếukípquá thì nhàmìnhcóconahoànTúXuâncũngđẹpđẽ,cóthểdùngvàoviệcnàyđược.

Nàngtínhsao?

Nguyệtnươngbảo:

-Làmcáigìmànhưcháynhàvậy?Gấpgápquáthìhưchuyệnhết.Mấythángnaychànglonhữnggìđâuđâu,cómỗimộtchuyệnngườita nhờ thì lại quên bẵng đimất, bây giờ vội vàng đâu được. Phảikiếmmộtngườivừađẹp,vừađànghoàngchongườita.TúXuânnólàkẻănngườiởcủanhàmình,làmsaođemlênlàmthiếpcủangườitađược,ngườitabiếtchuyệnthìănnói làmsao?Vảlại,chànghếtlònggiúpngười ta thìngười tacũnghết lònggiúp lại.Tínhchuyệngấpquáđâuđược,bâygiờdùsaocũngmuộnrồi,phảinhờmốimai,từtừtìmngườiconnhàđànghoàng,nếtnađẹpđẽmớiđượcchứ.Tínhnhưchàngđâuđược.TâyMônKhánhhỏi:

-Nhưngngàymaingườitacầncóthưphúcđápthìmìnhphảitrảlờisaođây?

Nguyệtnươngbảo:

-Rõthậtlàmquanxétđoánmọiviệcmàcóviệcnàycũngkhôngtínhra.ĐểngàymaigianhâncủaĐịchQuảngiatớiđây,mìnhtìmkếtrìhoãn,trảlờirằngđãtìmđượcngườirồi,nhưngquầnáovànữtrangchưa xong, để ít ngày nữa, khi các thứ xong xuôi thì mình sẽ saingười đưa lênĐôngKinh, trong khi đó thìmình lo tìmngười cũngkhôngmuộn.

TâyMônKhánhcười:

-Nàngnóirấtđúng.

ĐoạnquayrasaiTrầnKínhTếviếtthưphúcđáp.

Hômsau,gianhâncủaĐịchQuảngiatới,TâyMônKhánhchomờivàongồiuốngtràrồihỏi:

-ThuyềncủaTháiTrạngnguyênbaogiờtớiđâyđểtabiếttrướcmàlonghênhtiếp.

Ngườinọđáp:

-LúctôilênđườngthìTrạngnguyêncũngrờikinhđô.ĐịchQuảngialorằngTrạngnguyênvềquêthămnhà,tấtthiếuthốnnhiềuthứnêncónhờquannhânlogiúpđỡ.

TâyMônKhánhbảo:

-NgươivềthưalạivớiĐịchQuảngiarằngTrạngnguyêncầngì,tacũngcốlochođủ.

ĐoạngọiKínhTế,bảodọntiệcthùtiếp.Lúcngườiđóravề,TâyMônKhánhđưathưphúcđápvàtặngnămlạngbạclàmlộphí.

Thật ra thì gian thần trong triềungàycàngmạnh,bèđảng lớn lao,TháiNhấtTuyềnnguyênlàemcủaTểtướngAnĐôn,vuaHuyTôngvìáplựccủabèđảnggianthầnmàbuộclòngphảichoNhấtTuyềnđậuTrạngnguyên,sauđóNhấtTuyềnđượcTháiTháisưnhậnlàm

nghĩatửnênnhàvuaphảibổNhấtTuyềnvàochứcBíthưTỉnhchínhsựtrongnộicácrồichonghỉngơivềthămchamẹỞquênhà.

Khi gia nhân của Địch Quản gia đi rồi thì Nguyệt nương cho gọiPhùngmama,Tiếttẩuvàmấyngườimaimốikháctới,dặnrằngcấptốcchianhauđicácnơitìmmộtngườicongáithậtđẹp,tổnphíbaonhiêucũngchịu.

MấyhômsauTâyMônKhánhsaiLaiBảotớiTânHàKhẩuđểhỏitintức về thuyền của Thái Trạng nguyên. Thái Trạng nguyên hiện đicùngthuyềnvớiTiếnsĩAnThầm.AnTiếnsĩlúctrướcvợchếtnhưngnhànghèochưacướiđượcvợkhác,naycũngvềquêđểcướivợ,dođócùngđivớiTháiTrạngnguyên.

Hômsaunữa,thuyềnhaingườitớiTânHàKhẩuthìLaiBảođãchờsẵntiếpkiến, lạiđưathiếpcủachủvàđủcácmónrượuthịtđểthếtđãingaytrênthuyền.

TạiĐôngKinh,TháiTrạngnguyênđãđượcĐịchQuảngiadặnrằng:

-TạihuyệnThanhHàcóTâyMônThiênhộ làmônhạcủa lãogia,đượclàmchứchìnhquancũnglàdolãogia.NhàTâyMôngiàucóứcvạn,TâyMônlạihiếulễ,đingangđótấtđượchậuđãi.

Nay thấyTâyMônKhánhsaingười tới thuyềnbái kiến rồi tặngđủthứrượuthịtthìtronglòngvuivẻlắm.

HômsauTháiTrạngnguyênvàAnTiếnsĩlênbộvàothànhtớinhàTâyMônKhánh.TâyMônKhánhđãchuẩnbịtiệcrượuđầyđủ,lạigọibốn con hát người Tô Châu tới hát xướng mua vui. Thái, An haingườiđemtheomộtítquàbiếutới.TâyMônKhánhmũáochỉnhtềranghênhtiếpvàođạisảnhlàmlễgiaobáirồiphânngôichủkháchmàngồi.TháiTrạngnguyênvòngtaynghiêngmìnhnói:

-TôiởkinhsưcóđượcngheĐịchQuảngiakhoequannhânđâylàbậctàihiền,dòngdõiphiệtduyệtdanhgia, lại thuộcdònghọlớnởThanhHà, tôi đã ngưỡngmộ từ lâumà cứ hận rằng chưa có dịptươngkính.Nayđượcbáikiếnquannhânđây thìquả làvinhhạnhchotôilắm.

TâyMônKhánhnói:

-Trạngnguyêndạyquálời,đượcĐịchgiagửithưchobiếtlàTrạngnguyênđiquađâythìbổnphậntôilàphảinghênhtiếpchỉhiềmviệccôngbềbộnnênthếnàocũngcóđiềusơsuất,xinthứlỗicho.

Látsaulạibảo:

-Chẳnghayquýnguyênquánlàtạinơinào?Vàtônhiệucủanhịvịlàgì?TháiTrạngnguyênđáp:

-Quêquán tôi làKhuôngLô thuộcTừChâu, tênhiệuNhấtTuyền,maymắnthiđậuTrạngnguyên,đượclàmNộicácBíthư,hiệnđượcphépvuavềquêthămchamẹ.

AnTiếnsĩtiếplời:

- Còn tôi là người huyện Tiền Đường tỉnh Triết Giang, tên hiệu làPhươngSơn,hiện làmchứcQuanchínhtạiCôngbộ, lầnnàycũngđượcphépvềquê.Tiệnđâycũngxinhỏitônhiệucủaquannhân.

TâyMônKhánhtừchối:

-Tôi,chỉlàmộtchứcvõquanthấphèn,đâudámxưngtênhiệutrướcnhịvị.

Haingườikhôngchịu,TâyMônKhánhbấtđắcdĩphảiđáp:

-TôitênhiệulàTứTuyền,nhờTháisưnângđớvàĐịchgiagiúpđỡnênhiệnđượcgiữchứcThiênhộ, lovềviệchìnhpháp.Tôiquả làkhôngxứngđángđượcgiữchứcđó.

Trạngnguyênnói:

-Quan nhân đây tướngmạo không phải tầm thường, đường côngdanhcònnhiềutốtđẹplắm,xinchớquákiêmnhườngnhưthế.

LátsauTâyMônKhánhmờihaingườivàonhàmáttạihoaviênđểthayáorộngnhưngTrạngnguyênnói:

-Chúngtôidingangđây,nhớtớiquannhânmàphảighéthuyềnđểbáikiếntônnhân,chứthậtsựlàkhôngcóthờigiờ,vậymàbâygiờ,quannhâncốtìnhlưugiữthếnày,chúngtôithậtchẳngbiếtlàmsao.

TâyMônKhánhnói:

-Tôi quả khôngdám lưugiữnhị vị, nhưngmongnhị vị không chêchúngtôinghèohèn,nhàcửathấpbémànánlạiđôichútdùngbữacơmxoàng,đượcnhưvậythìmaymắnchochúngtôilắm,chúngtôichỉcómộttấmlòngthànhmàthôi.TháiTrạngnguyêncười:

-Quannhânđãcóthịnhtìnhnhưvậythìchúngtôiđâudámtừchối.

NóixongtheoTâyMônKhánhtới thưphòngtạihiênPhỉThúythayáorồitrởraTụCảnhđườngtronghoaviênngồiuốngtrànóichuyện.TháiTrạngnguyênngắmcảnhtrongvườnthấybaolabátngát,câycốirườmràhoacỏxinhtươi,đìnhtạnúihồtuyệtđẹpthìkhenrằng:

-NơiđâyquảchẳngkhácBồngLaitiêncảnh.

NóixongrủAnTiếnsĩbướcsangbànbêncạnh,bàycờmàđánhgiảitrí,TâyMônKhánhnói:

-Hômnaychúngtôicũngmạomuộichogọimấycanữtớiđâyháthầutiệcnhịvị.

AnTiếnsĩnónglònghỏingay:

-Vậythìmấynàngđóđâu,saokhôngthấy?

TâyMôn Khánh quay lại đưamắt, gia nhân chạy ngay vào trong.Khoảng khắc, bốn ca nữ thướt tha bước tới cúi lạy ra mắt. TháiTrạngnguyênhỏi:

-Mấynàngđâytêngì?

Mộtcanữđáp:

-TiệnnữlàTửHiếu,chịbêncạnhđâylàChuThuận,chịkialàViênĐạm,chịnàylàHồThảo.AnTiếnsĩlạihỏi:

-Cácngươiquêquánởđâu?

TửHiếuthưa:

-TấtcảchúngtôiđềulàngườiTôChâu.

AnTiếnsĩbảo:

-Cácngươivàotronghóatrangđirồirađâyhátchochúngtanghe.

Đámconhátluivào.TâyMônKhánhlạibảoThưĐồnghóatranggiảgáicùnghát,rồimờikháchnhậptiệc.TâyMônKhánhtựtayrótrượumời,bangườicùngănuốngchuyệntrò,trongkhiđóđámconhátvàThưĐồngđàncahátxướng.AnTiếnsĩchỉThưĐồngmàhỏichủnhà:

-Ngườikialàaivậy?

TâyMônKhánhđáp:

-Tênđólàthưđồngcủachúngtôi,nêntôiđặttênlàThưĐồng.

AnTiếnsĩbảo:

-Tàinghệcủanóthậttuyệtdiệu.

Nói xong gọi Thư Đồng tới thưởng một chung rượu. Thái Trạngnguyêncũnggọimộtconhátkháctớithưởngrượurồibảo:

-Cácngươihátkhúc'TriềuNguyênca"chotanghethử.

TửHiếuhátrằng:

Hoathắmliễuxanh.

Ngoàirèmtrờimaythanhthanh.

Sơnthủyhữutình.

Lànđôngphongchovóngựagậpghềnh.

Thanrằngthânmìnhnhưcánhbèomặtnước.

Trôinổibồngbềnh.

Quênhàđườngxavờivợi.

Bóngchimtămcámịtmù.

Biếtcùngaitới.

Sầulyhươngròngrãmấythu.

Xótthayhuyêngiàthôngcỗi.

Chiềutàngảbóngtangdụ..

TửHiếuhátxong,AnTiếnsĩbảoThưĐồng:

-Ngươihátkhúcnàonóivềýnghĩaânđứcvôbiênthửxem.

ThưĐồngđáp:

-Nếuvậythìtôinhớđượckhúc"HọaMytự"Đoạnhátrằng:

Ơnđứclồnglộngvôbiên.

Nhờphụmẫu.

Nuôiănhọc.

Loviệcnhânduyên.

Gặphộigiómâyđưađẩy.

Cánhchimbằngcưỡigióbaylên.

Nhớđiềuloanphụng.

Đãbiếtkiếpnàychẳngnên.

ThìkiếptrướcsaokhônggieongọcLamĐiền.

AnTiếnsĩlàngườiHàngChâu,thíchđànôngđónggiảđànbànênhết lời khen tặng ThưĐồng, tự đứng dậy cầm tay dắt tới thưởngrượu.

Lát sau tiệc tàn, Tây Môn Khánh dẫn khách đi thăm hoa viên rồingừngởmộtngôiđình,saigianhânbàytiệchoaquảgồmbamươithứđểmờikháchăntráicâyuốngrượutiếp.

TháiTrạngnguyênuốngvàituầnrượurồinói:

-Hômnaylàlầnsơkiếnmàchúngtôiđãphiềnquannhânphiềnquá,trờicũngđãmuộnrồi,xinchochúngtôiđượccáotừ.

TâyMônKhánhnhấtđịnhkhôngchịu,nhưnglạihỏi:

-Nhịvịbâygiờvềthuyềnhaycònđiđâu?

TháiTrạngnguyênđáp:

-ChúngtôiđịnhtớitạmtrútạichùaVĩnhPhúcởngoạithành.

TâyMônKhánhnói:

-Bâygiờrangoạithànhthìcũngmuộnrồi,nếunhịvịkhôngchêthìxinlưulạiđâyđểchúngtôiđượchếtlòngtiếpđãi.Cácgianhânthìxinnhịvịchovềthuyền,dặnngàymaihãytớiđón,chỉxinđểmộthaingườilạithôi.Chúngtôicóđủngườiphụcdịchnhịvị.

TháiTrạngnguyênnói:

-Tuybiếtquannhânhiếukhách,nhưngchỉsợlàmphiềnquannhânnhiềuquá.

Nói thêm vài câu khách sáo nữa, Thái Trạng nguyên cho đám gianhâncủamìnhvềthuyềnnghỉ,dặnhômsaumangngựatớiđón.Gianhânvânglờikéođi.

Trời gần tối, hai người khách đánh cờ giải trí. Tây Môn Khánhthưởngtiềnchođámđàoképrồichovề,chỉđể lạimìnhThưĐồngháthầukhách.Tới lúc lênđèn,TháiTrạngnguyênnóinhỏvớiTâyMônKhánh:

-Chẳngnóigiấugìquannhân,anhemchúngtôivềquêlầnnàytiềnbạccũngkhôngdưgiảlắm...

TâyMônKhánhnóingay:

-Xinnhịvịkhỏibậntâm,Địchgiađãchochúngtôibiếttrướccảrồi.

Nói xongdẫnhai người đi thămnốtmấy cảnh tronghoa viên, saucùngvàomộtđộngđá trongngọngiảsơn, tên làđộngTàngXuân,nơiđâyđãbàysẵntiệcrượuhoaquả,lạicócảbànghếgiườngnằm.

Chủkháchlạingồiuốngrượu.ThưĐồngtheotớicahát.TháiTrạngnguyênbảoThưĐồng:

-Ngươihátkhúc"Hồngnhậpxuânđào"đi.

ThưĐồngbước tới rót rượu rồi lui ra vài bước, vỗ taymàhát.AnTiếnsĩthíchlắm,bảo:

-Tênnàythậtdễmến.

Đoạngọi tới thưởng rượu.Bữa tiệc rượu kéodài tới đêm.SauđóTâyMônKhánhchosửasoạngiườngchiếutạiđộngTàngXuânvàhiênPhỉThúychohaivịkhách,cắtđặtgianhânhầuhạrồimớivềphòngnghỉ.

Hômsau,TâyMônKhánhchờhaivịkháchthứcdậyrồichogianhânmời tới đại sảnh uống trà, sau đó ăn sáng và uống rượu.Qua vàituầnrượu,TâyMônKhánhsaigianhânđemlễvậtra,gồmbạcmặtmộttrămlạngvàđủthứkhácchoTháiTrạngnguyên,cùngvàixấplụavàbachụclạngchoAnTiếnsĩ,TháiTrạngnguyêngiảvờtừchối:

-Chúngtôichỉcầnthêmmộtítlộphí,quannhânchoquánhiềunhưthếnàylàmsaodámnhận?

AnTiếnsĩcũngnói:

-Tháihuynhtôiđâydùsaocũngnhậnđược,nhưngcòntôi thìđâudám.

TâyMônKhánhcười:

-Cógìđâu,đâychỉlàlễmọnđểtỏtấmtìnhcủatôi.Nhịvịvinhquythìtôichỉxincóchútítđểnhịvịuốngtràdọcđường,cógìlànhiều.

Gianhântừthuyềntớiđón,haingườinóilờicảmtạrồisaigianhânthâutiềnbạcvàcáclễvật,đoạnnói:

-Chúngtôilầnnàychịuơnquannhân,xinghitạctronglòng,vềtớikinh,chúngtôisẽnguyệnbáođáp.

AnTiếnsĩcũngnói:

-Hômnay tươngbiệt,chẳngbiếtbaogiờmới lạiđược táikiến tônnhân.

TâyMônKhánhnói:

-Chúng tôinghèonànvụngdại, cóđiềugì thất thốcũngxinnhị vịniệmtìnhthathứcho.

Haivịkháchcáotừ,TâyMônKhánhthântiễntớicổng.TháiAnhaingườilênngựađirồi,TâyMônKhánhmớitrởvàonhà...

Hồi38

NGƯỜIVỢVIÊNQUẢNLÝ

Một hôm Tây Môn Khánh cưỡi ngựa đi trên đường, gia nhân buquanh,línhtrángđằngtrướcđằngsau,lahétdẹpđườngnhưthườnglệ,thìTâyMônKhánhchợtnhìnthấyPhùngmama,bènsailínhgọilại,Phùngmamatấttảchạytới,TâyMônKhánhhỏi:

-Thếnào?Chuyệntanhờđãtớiđâurồi,saochẳngthấytớitrảlờigìcả?

Phùngmamađáp:

-Mấyhôm trướccũngcó tới coimặtmấyngườinhưng toànhạngtầmthường,làmsaodámtớithưachuyệnvớiquannhânđược.Mớihômquađây thì tìmđượcmột người congái tuyệt đẹp,mười lămtuổi, đẹp không thể tả ra được, chân thì nhỏ xíu, da thì như thoaphấn, tóc thì nhưmây, bàmẹ nói rằng cô ta sinh đúng vào ngàyĐoanNgọ,tiểudanhlàTốÁi,giagiamàthấycũngphảimêmệtchứđừngnói.

TâyMônKhánhbảo:

-Lãonóigìkỳlạvậy?Tathìcầngì,ởnhàcònbiếtbaongườidep,tanóithậtcholãobiết,khôngphảitatìmchotađâu,màlàtimgiúpchoĐịch Đại quản gia trong phủ Thái sư ở Đông Kinh để làm đệ nhịphòng đó. Lãomà làm được chuyện này thì chắc là được thưởngxứngđánglắmđó.Màngườiđólàconcáinhàaivậy?Lãonhớbảoghingàysinhthángđẻđểtacoi.

Phùngmamacười:

-Concáinhàaià,tôinóirathìquannhânkhôngthểngờđượcđâu,chínhlàcongáiviênquảnlýhọHàn,coitiệmtơsợichoquannhânđó.Đểtôibảobiênngàysinhthángđẻrồihômnàoquannhânmuốncoimặtthìxincứchotôibiết.

TâyMônKhánhbảo:

-NếuvậythìlãocứnóichuyệnvớiHànQuảnlýtrướcđi,nếuchịuthìtrảlờichotabiết.

Phùngmamacúichàomàđi.

Haingàysau,TâyMônKhánhđangngồi tạiđạisảnhthìPhùngmama tớiđưa tấm thiếp.TâyMônKhánhcoi, thấyghi "Hàn thị,mườilămtuổi,sinhgiờTýngàymồngnămthángnăm".Phùngmamanói:

-TôicótớinóivớiHànQuảnlýthìHànQuảnlýbảorằngnếuđượcquannhânthươngđếnthìmaymắnchocongáiôngtalắm,nhưngchỉhiềmnhànghèo,khôngthểsắmsửađượcgìchoconmàthôi.

TâyMônKhánhbảo:

-LãocứnóirằngHànQuảnlýkhôngphảitốnkémmộtđồngmộtchữnàocả,tấtcảmọithứxiêmynữtrangtalohết,lạicònchohắnhaichụclạngđểtùyýhắnmuốnsắmsửagìthêmchocongáithìsắm.

Chừngnào tachođưacongáihắn lênĐôngKinh thìhắnđượcđitheo,bâygiờ takhôngcoihắnnhưgianhânnữa.Naymaimàcongáihắnsinhđượcđứacontraithìgiađìnhhắnphúquýkểsaochoxiết.

Phùngmamalạinói:

HànQuảnLýnóilàmờiquannhântớicoimặt.

TâyMônKhánhbảo:

-Đượcrồi,nếuđãthuậnthìđểmaitađếncoimặtcũngđược,việcgìphải gấp, lại dặn hắn là đừng bày vẽmua bán gì cả, ta tới thì chỉuốngchungtràmàthôi.

Phùngmamađáp:

-Vâng,đểtôiđidặnngay.

Nói xong cáo từ, tới nhà Đạo Quốc, kể hết cho vợ Đạo Quốc là

Vươngthịnghe,rồidặnthêm:

-Ngàymaiquannhântừphủrasẽghéđâycoimặtcháu,quannhândặnlàđừngbàyvẽgìhết,quannhânchỉuốngchungtràmàthôi.

Vươngthịkhôngtin:

-Thậthaysao?Haylàmamanóiđùa?

Phùngmamanói:

-Tôinóidốichịlàmgì,quannhânítthìgiờlắm,tớiđâymộtchútmàthôi,ởnhàquannhânngười rangười vào tấpnập,biết baonhiêucôngviệcmàkể,aiởđâylâuđượcđểănvớiuốngVươngthịmừnglắm, bày rượu thịt mời Phùng ma ma. Lúc Phùng ma ma ra về,Vươngthịcòndặn:

-Ngàymaithếnàomamacũngtớiđấynhé.

Phùngmamagậtđầu rồivề.TốihômđóvợchồngĐạoQuốcbàntínhxongxuôi.

Sángsớmhômsau,ĐạoQuốcdậysớm,đimuamấythứbánhvàtràthật ngon về nhà đưa cho vợ rồi ra tiệm. Vương ThịỞ nhà trangđiểmthậtđẹprồidọndẹpnhàcửa,bàybiệnbánhtrái,chuẩnbịsẵnnướcsôiđểphatrà.

Phùngmamatớigiúpđỡchỉvẽmọicách.Gầntrưa,TâyMônKhánhtừviệnĐềhìnhvềnhàthayquầnáorồicưỡingựatớinhàhọHàn,cóĐại An vàCầmĐồng đi theo. Tới cổng TâyMônKhánh xuốngngựa,Phùngmamachạyrađonđảmờivàodùngtràănbánh.LátsauVương thịdẫnTốÁi ra.Haimẹconcùngcúi lạy rồiđứngmộtbên.TâyMônKhánhkhôngchúýtớiđứacongáimàchỉnhìnchămchăm ngườimẹ. Vương thị hôm naymặcmột cái áomàu tía, cáiquầnmàungọc,đôichânnhỏxíu lộ rakhỏigấuquần,nétmặtyêukiềumỹlệ,đôimàycongvútvàxanhnhưlá liễu,đôimắt long lanhnhưnướcmùathu,toànthântiếtramộtvẻthuhútkhiếnngườikhácnhìnthấychỉnghĩtớichuyệnbướmloạnongcuồngýtrăngtìnhgió.TâyMônKhánhsaysưanhìnngắmmộthồinghĩthầm:

"HànĐạoQuốccóngườivợnhưthếnàyhèngìkhôngxảyrachuyệnlôithôihômtrước".ĐoạnquaynhìnTốÁi,thiếunữnàynhưmộtđóahoaxuânmơnmởn,giốngmẹnhưđúc,nhưngngâythơtrẻtrungvàdođóítquyếnrũhơnmẹ.VươngthịthấyTâyMônKhánhkhôngnóigìmàcứnhìnmìnhchằmchằmthìthẹnthùngtớirótmộtchungtràrồihai tayđưachoTâyMônKhánh.TâyMônKhánhđượcdịpnhìngần,quảthấyngườiđànbànàymuônphầnquyếnrũ,datrắngnhưmỡđọng,tỏamùihươngkỳdị.Uốngxongchungtrà,TâyMônKhánhbảoĐạiAnđểhaichụclạngbạcvàítlụagấmlênbàn,lạicócảvàicáinhẫn,rồibảoVươngthịthâunhận.Vươngthịđeonhẫnvàotaychocon,nhận tiềnvàcác thứ, rồi cảhaimẹcon lạy tạmà lui vàotrong.LátsauVươngthịbướcrađứnghầu.TâyMônKhánhbảo:

-Haichụclạngđólàđểtùyvợchồngngươimuốnmuasắmthêmgìcũngđược, còn xiêmy vànữ trang củanóđể ta lo hoàn toàn, vợchồngngươikhôngphảibậntâm.Mộthaingàynữatachođemnóvềnhàđểmayxiêmyvàdạybảovàiđiềucầnthiết.

Vươngthịcúilạyrồiđứngdậythưa:

-Vợchồngtôiđãsốngnhờgiagiabâygiờđếnviệccủacongáitôicũnglàmgiagiabậnlòng,thậtơnđóvợchồngtôiđếnlúcchếtcũngkhôngbáođápđược.

TâyMônKhánhhỏi:

-HànQuảnlýkhôngcónhàhaysao?

Vươngthịđáp:

-Chồngtôitừsángsớmđãratiệmloviệc,đểmaisẽtớilạytạ.TâyMônKhánhthấyVươngthịănnóingọtngàotiếngtrongnhưsuốithìxaođộngtronglònglắm,ngồingắmthêmmộtlátrồiđứngdậybảo:

-Thôitavề.

Vươngthịchắptay:

-Thỉnhlãogiangồichơilátnữa.

TâyMônKhánhlưỡnglựmộthồirồinói:

-Thôi,đểtavề,hômkháccódịpsẽghélâuhơn.

Nói xong lên ngựa về nhà kể lại cho Nguyệt nương nghe. Nguyệtnươngnói:

-Tưởnglàxaxôigì,hóaralàcongáiHànQuảnlý:

Nếuquảthậtlàđẹpthìmaychomìnhlắm.

TâyMônKhánhbảo:

-Mainótớiđâytấtbiết.Tôiđịnhgiữnóởđâyvàingàyđểmayxiêmyvàchuẩnbịcácthứchotươmtất.Bâygiờthìtôiphảilấyítbạcrabảothợbạcnólàmmộtítnữtrang.

Nguyệtnươngđềnghị:

- Phải lo gấp đimới được, rồi bảo cha nó đưa nó lênĐôngKinh,mìnhkhỏiphảisaingườiđi.

TâyMônKhánhbảo:

-Đànhđóngcửa tiệm ít ngàyvậy, nhưngdùsaocũngphải cóLaiBảođi,vìLaiBảoquenthuộcnhiềuvớiphủTháisư.

HômsauTâyMônKhánhsaigianhânbảoPhùngmamađemTốÁilại.Vươngthịmuaítlễvậtrồitựtaydẫncontớichàolạymọingười,sauđónói:

- Gia gia, Đại nương và các nương nương đây nhọc lòng lo chocháu,vợchồngchúngtôiquảkhôngbiếtlấygìbáođáp.

NguyệtnươngbàytiệcrượuhoaquảtrongphòngkhoảnđãimẹconVươngthị,đámtiểu thiếp trongnhàcũngcómặt.TrongkhiđóTâyMônKhánhchođemcácthứgấmvóclụalàra,gọiphómayhọTriệutớimaygấpcácloạixiêmychoTốÁi.

Vươngthịdặndòcongáirồicáotừmàvề.

TâyMônKhánhđích thânđứngra lo lắngmọiviệccho thậtnhanh.Dođóchỉ vàingàysau là tất cảđãxong.Ngàyđiđượcấnđịnh làngàymồngmườithángchín.HômđóTâyMônKhánhchọnmấytênlínhlựclưỡng,đemđủcungtêngươmgiáođitheoHànĐạoQuốc,LaiBảođểđưaTốÁiđếnĐôngKinh,TâyMônKhánhcũngviếtmộtbứcthưgiaochoLaiBảo.ĐámđànôngđingựacònToÁingồixe,tấtcảtrựcchỉĐôngKinhmàđi.

Vươngthịnhớconkhócmấtmấyngày.

Mộthôm,TâyMônKhánhrảnhrang,cưỡingựatơi tiệmtơsợicủamìnhởđườngSưTử.Phùngmamađóntiếp,mờiuốngtrà.TâyMônKhánhlấyramộtlạngbạcđưachoPhùngmamarồibảo:

-Côngviệcđãxong,tathưởngcholãođểmuaáomàmặc.Phùnglãonhậnbạcrồílạytạ.TâyMônKhánhhỏi:

-MấyhômnaylãocótớithămvợhọHànkhông?

Phùnglãođáp:

-Ngàynàomàtôichẳngtớiđó.Mẹconngườitangàyngàythủthỉcónhaubâygiờxacáchchẳngbiếtbaogiờgặpmặtkhôngbuồnsaođược.Gia đình ít người chồng con đi xa hết, chị ta ở nhà cómộtmình, lạicàngbuồnhơn.Mấyhômnọkhócnhiều lắm,hômnaythìcũngbớtrồi.Chịtacũnghỏitôilàquannhâncóthưởngchotôichưa,tôitrảlờilàquannhấnbậnrộnnhiềuviệc,chuyệnthưởngcôngchotôilàchuyệnnhỏ,lúcnàoquannhânchotôikhôngđược.Chịtahứalàkhichồngvềsẽđềnơntôi.

TâyMônKhánhgậtđầubảo:

-HànQuản lý chuyến về này chắc là giàu, không đềnơn lão saođược.

Látsau,TâyMônKhánhghétaiphùnglãonóinhỏ:

-Này,tanhờlãomộtviệcnhé,lãotớinhàVươngthịnóilàtamuốntới thămmột lát,xemnàngcóchịukhông, lão làmsaoănnóikhéo

léomộtchút.

Phùnglãochemiệngcườibảo:

-Gia gia ghê lắm, lo cho con gái người ta xong là lo tới người tangay.Thôiđược,để tối tốimộtchút, tôisẽ tớinóichuyện thửxemsao.Để tôinóigiagianghe,nàngnày làemgáicủaVươngđồ tể,tuổiTỵ,nămnayhaimươichín tuổi.Người thìđẹpđẽnhưvậyđó,nhưng tính tình thì chưabiết thếnào.Giagiamuốn thìđể tôidòýtrướcđã,ngàymaitớibáotinchogiagiabiết.

TâyMônKhánhmừnglắm,bảo:

-Đượcrồi,nhớgiúptanhé.

Đoạntrởralênngựamàvề.

Phùng lão nấu cơm ăn rồi đóng cửa nẻo kỹ càng, sau đó tới nhàVươngthị.Vươngthịmờingồirồibảo:

-Hômnaytôixàomónmìngonlắm,chờmamatớiănmàsaokhôngthấy.

Phùnglãonói:

-Tôicũngbậnrộnnhiềuchuyệnlắm,córảnhmớitớiđượcchứ.

Vươngthịnói:

-Tôicũngvừanấucơmxong,haylàmamadùngvớitôichovui.

Phùnglãođáp:

-Tôicũngvừamớiănxongrồitớiđâyliền,khôngănđượcnữađâu,chotôiuốngtràđi.

Vương thị rót tràmời rồixinphépăncơm.Phùng lãovừauống tràvừanhìnVươngthịăn.Vươngthịbảo:

-Mamathấytôikhổkhông,nhàcóhaimẹcon,cónótôicũngnhờ

nónhiều,bâygiờnóđirồi,nhàcứvắngtanhvắngngắt,việcgìcũngphảilàmlấymàlàmviệcgìcũngnhớtớinó,nhưngnhớthìnhớ,làmsaođithămđượcthật,sinhlycònhơnlàtửbiệt.

Nóixongthìnướcmắtlãchãtuônrơi.Phùnglãoanủi:

-Nóichocùng,nuôiconlớnlênrồinóđixathìcũngbuồnkhổthật,nhưngnghĩđithìvậy,nghĩlạithìđẻcongái,nuôilớnlênlàphảigảchồng,congáilàconngườitamà.VảlạinaymaithưthưnhàmìnhtạiphủTháisưmàsinhđượcmộtmụncontraithìvợchồngchịcũngđượcnhờ.

Vươngthịnói:

-Thươngconthìthươngchứmonggìnhờcon,chỉsợlúcnhờđượcthìchúngtôiđãchếttựđờinàorồi.

Phùnglãonói:

-Saonóivậy?Trẻcậychagiàcậyconchứ,vảlạithưthưnhàmìnhlàngườicónhansắc, lại thôngminh lanh lợi, tấtsẽđượcphúquý,màkhiếnchochamẹcũngđượcnhờcậy.

Haingườicứtiếptụcchuyệntrò,khôngkhícànglúccàngthânmậtcởimở.Phùnglãobiếtđãtớilúccóthểgợichuyện,bènnói:

-Nhàđãneongười,bâygiờconđilấychồngxa,chồngthìvắngnhà,chịỞnhàcómộtmìnhkhôngsợhaysao?

-Sợchứsaokhông,nhưngmamađãbiếtvậy thìxinsớmtốiđếnđâybầubạnvớitôi.

Phùngmamagiảlả:

-Tôithìchỉlúcrảnhmớitớiđượcmàthôi,bâygiờtôigiớithiệuchochịmộtngườitớibầubạnvớichị,chịchịukhông?

Vươngthịcười:

-Aivậy?

Phùnglãocườibảo:

-Nóigầnnóixachẳngquanóithật,hômquaTâyMônĐạiquannhâncótớithămtôirồinóilàchịỞnhàmộtmìnhchắcbuồnrầulosợ,nênnhờtôitớihỏilàchịcóchịuđểquannhântớingồitròchuyệnvớichịchođỡbuồnkhông?Tôinóithật,đâylàdịptốtđểchịcóthểcóchútítmàănmặcsắmsửavớingườita,rồicóthểthìnaymaiquannhânsẽtậunhàchochịỞ,cóphảisungsướngmộtđờikhông?

Vươngthịmỉmcười:

-Người ta trongnhàcónămsáungười thê thiếpđẹpnhư tiênngagiáng thế, biết người ta có đoái hoài đến thânphận xấu xí hènhạnhưtôikhông?

Phùnglãonói:

-Ơhay,saolạinóinhưvậy?Tụcngữcócâu"yêuaithìthấyngườiđóđẹpnhưTâyThi"huốnghồchịlạilàngườinhansắc,vậycònsợgì?Tôinóithật,quannhânmàđãtớinhờvảtôilàkhôngphảichuyệnthường,buồncườihômquatớithămtôi,quannhâncứnóidôngdàikhông đâu, tới lúc nhìn quanh không có ai, mới nói nhỏ nhờ tôichuyệnnày,lạichotôimộtlạngbạc.Bâygiờnếuchịbằnglòngthìđểmai tôi còn tới thưa lại choquannhânhayđểquannhân còn sửasoạnthứnàythứkiatặngchị,biếtđâulạikhôngmuanhàmuaruộngchochịnữa.Sựthậtlànhưvậyđó,tôinóidốichịmàlàmgì.Vươngthịcúiđầunói:

-Nếuquannhânquả có lòngđoái hoài thì ngàymai xinmời quannhânlạichơi,tôixinhầuchuyện.

Phùnglãođượclờinhưcởitấmlòng,ngồilạinịnhbợvuốtveVươngthịmộthồirồicáotừ.

Hôm sau Tây Môn Khánh lại đích thân tới tìm Phùng lão, nghechuyệnxongmừng lắm,đưangay choPhùng lãomột lạngbạcđểVươngthịcótiềnlàmtiệcrượu.Phùnglãovộiđimuađồănvàrượungay.

Trong khi đó Vương thị dọn dẹp lại nhà cửa, trang hoàng trongphòng,chuẩnbịtrànước.LátsauthìPhùnglãoxáchmộtgiỏđồănđầyắp tới khoe vớiVương thị rồi vàobếp làmmónăn.Vương thịcũnglăngxăngphụdọntiệc.

Tớitrưa,TâyMônKhánhđemtheoKỳĐồngvàĐạiAntới.Tớicổng,TâyMônKhánhxuốngngựabảo:

-ĐạiAnở lạiđâyvới ta,cònKỳĐồng thìđemngựa racănnhàởđườngSưTửnghỉngơiởđó,đếntốithìđemngựatrởlạiđâyđónta.

Nóixongvàonhàmàngồi.Vươngthịtrangđiểmthậtđẹpđẽbướcraethẹncúilạyrồinói:

-Việccủacháuđãxong,thậtchúngtôichịuơnquannhânnhiềuquá.

TâyMônKhánhcười:

-Chỉsợsaunàykhôngtớiđâuthìvợchồngnànglạioántráchtamàthôi.

Vươngthịnói:

-Ơncủagiagia lớnnhư trờibiển,chúng tôi lobáođápkhôngnổi,làmsaodámoántrách.

Nóixonglạisụplạybốnlạy,Phùnglãođemtràra,VươngthịhaitaynângchungmờiTâyMônKhánh,đoạnghémắtnhìn ra thấyngựakhôngcònởngoài,ĐạiAnđãkhóacổngrồingồingoàicanhchừngthì yên tâm lắm, ngồi ngay xuống cạnh Tây Môn Khánh mà tròchuyện, lát sau thì mời TâyMôn Khánh vào phòng trong, nơi đâytranghoàngđẹpđẽ, trướng rủmànche, lại cónhiềumột tấmbìnhphongvẽhìnhTrươngQuânThụyvàThôiOanhOanh.Bànghếbátđĩađãsẵnsàng.TâyMônKhánhngồixuống,Vươngthịngồixuốngbêncạnhhỏihanchuyệnnàychuyệnkia.TâyMônKhánhthấynhàcửaquạnhhiuliềnbảo:

-Nàngởđâyphảicómộtđứanhỏđểsaibảomớiđược.

Vươngthịnói:

-Chẳnggiấugìgiagia,từkhicháunóđirồithìtôiphảitựtaylàmlấymọiviệclớnnhỏtrongnhà.

TâyMônKhánhnói:

-Đượcrồi,đểmaitanhờPhùnglãoxemcóđứaahoànnàomườibamườibốntuổithìmuatớiđâyđỡchânđỡtaychonàng.

Vươngthịnói:

-Đượcvậythìcòngìbằng.

TâyMônKhánhbảo:

-CứđểPhùnglãolo,tốnkémbaonhiêulãosẽchotabiết.

Vươngthịnói:

-Thậtbậnlònggiagiaquá,ơnnghĩacứngàythêmchậpchồngthếnày,tôibiếtlấygìbáođáp.

TâyMônKhánhthấyVươngthịnóichuyệnhợpýmìnhthìvuivẻlắm.Phùnglãođemcácđồănlên,TâyMônKhánhbảo:

-Này,lãolàmsaokiếmmộtđứaahoànđểđỡđầncôngviệcởđâychứ.

Phùnglãocười:

-Thưacóngay,nhàchịhọTriệuởgầnđâycóđứacongáimườihaimườibatuổigìđó,chỉxincóbốnlạngbạcmàthôi.Đểtôihỏivụđócho.

Nói xongbày tiệc và rót rượu.Vương thị hai taynângchung rượuđưachoTâyMônKhánhrồicúilạymàmời.TâyMônKhánhvộiđỡdậymàbảo:

-Nàng đừng thủ lễ quá như vậy khiến tamất tự nhiên.Vương thịcảm tạ rồi ngồi xuống cạnh, gắp thứcănbỏ vàobát choTâyMôn

Khánh,Phùnglãodọnriêngchomìnhmộtmâmnhỏởdướibếp,mộtmìnhmộtchiếuthảnhthơi.Trongphòng,TâyMônKhánhvàVươngthịdầndầnchuyệntròlơilả,chéntạcchénthù,mắtquamàylại,mátựavaikề,haingườimuônphầnđắcý.Ănxongnosay,VươngthịđưaTâyMônKhánhvàogiườngnghỉ.Tớicanhmột,TâyMônKhánhmớingồidậysửalạimũáo.Vươngthịnói:

-Ngàymaigiagianhớđếnsớm,đừngđểtôichờđấynhé.

TâyMônKhánh gật đầu bước ra.Mấy gia nhân đã dẫn ngựa chờsẵn.Chủtớlênngựamàvề.

Hôm sau TâyMônKhánh tới đưa bốn lạng bạc choPhùng lão đểmuacongáihọTriệuvềlàmahoànchoVươngthị,đặttênlàCẩmNhi. Từ đó, cứ cách một hai ngày, Tây Môn Khánh lại tới cùngVươngthị.ĐạiAnvàKỳĐồngđượctincậychođitheo,mỗiđứamộtviệc,khôngcầnphảidặndògì.TớicổngnhàVươngthịthìKỳĐồngtựđộngdẫnconngựaranghỉngơitạicănnhàởđườngSưTử,ĐạiAn thì khóa chặt cổng lại rồi ngồi ngoài coi chừng. Bên trong thìPhùnglãochuyênlotiệctùngtràrượu.Mỗilầntớinhưvậy,TâyMônKhánh lại cho Vương thị vài lạng bạc, cứ trưa thì tới, tối mới về.Phùng lão có đồng ra đồng vào, thường quanh quẩn bên cạnhVươngthị,nhiềukhiBìnhNhisaingườitớitìmcũngkhônggặp,hoặcgặp thì Phùng lão nói là không rảnh. Một hôm gia nhân gọi mãi,Phùnglãomớichịutới.BìnhNhihỏi:

-Mamaà,hồinàylàmgìởđâumàmấtmàymấtmặtvậy?Chogọinămlầnbảy lượtcũngkhôngchịu lại là thếnào?Tôicócanhinênhồinàynhiềuviệcbận,cầnmamatớiphụvớibọnahoànmàchẳngthấymặtđâucả.

Phùnglãođáp:

-Nãinãiơi,tôigiàcảyếuđuối,lạinhiềuviệc,nộicănnhàởđườngSưTửtôilochưanổi,chứcóphảilườibiếnggìđâu.

BìnhNhihỏi:

-Lãonói là lão loviệc tạinhàởđườngSưTử,vậy tạisao tôichongườitớiđótìmthìkhôngthấyđâucả,lãobậnởđâuvậy?

Phùnglãođáp:

-Quảlàtôibận,chẳnghạnnhưĐạinươngđâysaitôiđimuacácthứvậtdụngcầnthiếtđểtớichùalễPhật,tôilại...

BìnhNhingắtlời:

-Thôiđi, lãođừngcó lấyvải thưachemắt thánh, lãonói làbậnđimuađồchoĐạinương, saoĐại nươngmớinói với tôi làđưa tiềncholãomàchẳngthấylãomuađemlạigìcả?

Phùnglãocứnghọng,látsaumớiấpúng:

-ĐểtôivàothưachuyệnvớiĐạinươngvậy.

BìnhNhibảo:

-Lãomàvàothếnàocũngbịrầyla.

Phùng lão quay ra, nhưng không tới phòngNguyệt nương,mà tớinhà bếp trước. Ngọc Tiêu và vợ Lai Hưng đang trò chuyện, thấyPhùnglãotới,bènnói:

-Lãođãtớiđấyà?Lãođiđâumấtmặtmấtmũi,Lụcnươngsaitìmmấylầncũngkhôngthấy,đanggiậnlắmđó.

Phùnglãobướctớiváihaingườirồicườiđáp:

-TôivừamớitừđằngLụcnươngtớiđây,đãănmộttrậnmắngnênthânrồi.

NgọcTiêuhỏi:

-Đạinươngnhắclànhờlãomuanhữnggì,lãođãmuachưa?

Phùnglãođáp:

-Mấythứđóhômquatôiđãrangoạithànhhỏi,nhưngngườitanóilàhếtrồi,phảichờtớithángbasangnămmớicónêntôilạiphảiđem

tiềnrađây,thưthưnhậnlạigiùmtôinhé.

NgọcTiêuCười:

-Tôikhôngđíchthângiaotiềncholãothìlàmsaodámnhậnlại,lãonhậnởđâuthìtrảởđóchứ.

Bâygiờlãocứngồiđâynóichuyệnđã.Này,Hànquảnlýlầnnàyvề,chắclàlãođượcđềnơnbộnđấynhé.

Phùnglãocười:

-ĐềnơnhaykhôngcũnglàtùyHànQuảnlý.HànQuảnlýmớiđượcđược támngàynaychứbaonhiêu,chắccũngphảicuối thángnàyhoặcđầuthángsaumớivềđược.NóichuyệnvàicâunữarồiPhùnglãomonmentớiphòngNguyệtnương,nhưngkhôngdámnóiviệctrảtiềnlại,màchỉthưa:

-MấythứĐạinươngdặnmuachỉcònnhữngloạixấu,loạitốtthìphảiđầunămmớicó,hiệnnay loại tốtđãbánhếtcảrồi.Nguyệtnươngvốnlàngườithậtthàdễtin,nghexongchỉnói:

-Nếuvậythìlãocứgiữlấytiền,baogiờcóthìmuangaychotôi.

Đoạnsairóttràmờiuống.Uốngtràxong,PhùnglãocáotừNguyệtnươngrồitrởlạiphòngBìnhNhi.BìnhNhihỏi:

-Thếnào?Đạinươngrầylalàmsao?

Phùnglãocười:

-Rầylagìđâu,tôichỉkhéoănnóimộtchútlàĐạinươngvuivẻngaylạicònchotôiuốngtrànữachứ.

BìnhNhicườibảo:

-Giỏiăngiỏinóilắm,nhưnghômnaythìởlạiđâygiặtquầnáochocanhi,khôngđượcđiđâuhết.

Phùnglãonănnỉ:

-Xinnươngnươngcứbảoahoànđểđóchotôi,sángmaitôisẽtớithậtsớm.Chiềunaytôicònbậnvàichuyệngấpnữa,nươngnươngthươnggiùmtôi.

BìnhNhibảo:

-Lãobâygiờlắmchuyệnquáđấynhé,đượcrồi,sángmaimàkhôngtớisớmthìbiếttaytôi.

Phùng lão cười toe toét, nói chuyện liến thoắngmột hồi rồi cáo luiBìnhNhibảo:

-Ởlạiđâyăncơmđã.Phùnglãoquaylạinói:

-Xinđatạnươngnươngtôicònnolắm,xinđểkhikhác.

Nóixongtấttảđingay.

SựthậtlàPhùnglãothấyđãtrưa,sợTâyMônKhánhtớinhàVươngthị,nênphảivộivàngđếnđólosửasoạncơmrượu.

Hồi39

TIẾNGĐÀNTRONGĐÊMTUYẾTLẠNH

PhùnglãotấttảtừphòngBìnhNhiđirathìgặpĐạiAn.ĐạiAncườibảo:

-Mamacứtớinơiđótrướcđi,giagiacònnóichuyệnvớiỨngnhịgia,chútnữatớisau,KỳĐồngnóđemrượutớitrướcrồiđó.

TrongkhiđóỨngBáTướcnóivớiTâyMônKhánhtrênđạisảnh:

-LýTrívàHoàngTamhiệncómộtsốvậtliệusápongrấtlớn,trịgiámộtvạnlạng,đâylàdịptốtkiếmlờinhiều,bâygiờhọđangkẹttiền,đạicatínhsao?

TâyMônKhánhbảo:

-Cólẽtôikhôngthểlàmchuyệnnàyđượcđâu.

BáTướcbảo:

-Nếuđạicakhôngmuốnđứngralàmthìđạicacóthểbỏrahaingànlạngchohọ,tiềnlờihàngthángnămphân,tôiđứngrabảolãnh,đạicatínhthếnào?

TâyMônKhánhnói:

-Nếuvậynểlờinhịca,tôibỏrachohọmộtngànlạngthôi.Hiệntôiđangloxâycấttrangtrạinêncũngkhôngdồidàotiềnbạc.

BáTướckèonài:

-Nếuquảlàđạicakhôngsẵntiềnthìcóthểbánbớtmộtíthàngđilấythêmnămtrămlạngnữađưachohọ,làmộtngànnămtrămlạng,tôibảođảmhọkhôngdámthiếutiềnlờiđạicađâu.

TâyMônKhánhngầnngừ:

-Kểrathêmnămtrămlạngnữathìtôicũngcócáchxoayra,nhưngquảlàtôingạiquá.

BáTướcnóigiọngchắcnịch:

-Cógìmàđạicangại?Nếucóchuyệngìtrụctrặcthìcòntôiđây,xinđạicacứyêntâm,nếuđạicachịuthìngàymaitôibảohọlàmgiấy.

TâyMônKhánhnói:

-Ngàymaitôicóchútviệcbận,bảohọlàngàykiađi.

BáTướcgậtđầuđứngdậycáotừ.

TâyMônKhánhgọiĐạiAnlấyngựarồihỏi:

-KỳĐồngnóđãđichưa?

ĐạiAnđáp:

-Thưađãđitừnãyrồi.

TâyMônKhánhlênngựatớinhàVươngthị.

KhôngngờhômđóemtraiHànĐạoQuốclàHànNhịđánhbạcthuahếttiền,bèntớinhàanh.Tớinơi,HànNhịhỏiVươngthị:

-Tẩutẩuà,cacatôichưavềsao?Tôiđangđịnhkiếmcacađểuốngchénrượuđây.

Nói xong chìa một gói đựng lòng lợn ra. Vương thị sợ Tây MônKhánhtớibắtgặpbènbảo:

-Thôi,chúcóđồnhắmrồithìđichổkhácmàuốngrượu.Cacachúvắngnhà,chútớiđâylàmgì?

Thậtphiềnquá.

HànNhịkhôngchịuđi,nhìnvơvẩntrongnhà,chợtthấytrênbàncómộtvòrượukèmtheomộttấmthiếphông,bènhỏi:

-Tẩutẩuà,rượugìởđâuvậy?Aà,córượumàđịnhuốngmộtmìnhsao?Rótratôivớitẩutẩucùnguốngchăng?

Vươngthịvộicảnlại:

- Này, rượu củaĐại quan nhân đem tới cho anh chú đó, anh chúchưavề thì chúđừngcóđụngvào,đợianhchúvề rồihaianhemuốngcóvuihơnkhông?

HànNhịnói:

-Đợilàmsaođượcmàđợi,rượunàycủaaisaiđemđếnthìtôicũnguốngthửmộtchungđã.

Nói xong bước tới định cầm vò rượu lên, nhưngVương thị đã xinđến,giằnglạivòrượu,lấytayxôHànNhịrarồiđemrượuvàophòngtrong.HànNhịlặngngườirồithẹnquáhóagiậnmắngrằng:

-Condâmphụkia,taothấymàyởmộtmìnhvắngvẻbuồnrầunênmangđồăntớiđểuốngrượutròchuyệngiảimuộn,màycórượuđãkhôngchotaouốnglạicònxôđẩytao.Taobiếtrồi,bâygiờmàyvớđược thằngnàonhiều tiềnnênbâygiờbỏ rơi taochứgì?Taonóithậtchomàbiết, taomàgặpthằngkhốnnạnđóthì"daotrắngđâmvào,daođỏrútra"chứkhônggiỡnđâu.

Vươngthịdỏbừngmặt,vớngaymộtcáigậyđánhđuổiHànNhịrồimắng:

- Thằng giặc đói kia, mày uống rượu ở đâu rồi tới đây định kiếmchuyệnvớibàphảikhông.Bànóithật,bàkhôngsợmàyđâu.

HànNhị chửi rầm lên rồi bỏđi.Vừa ra khỏi cổng thì gặpTâyMônKhánhtừxacưỡingựatới.HànNhịvộilỉnhsangngõkhác.TâyMônKhánhbướcvàohỏi:

-Aivừatừtrongnàyravậy?

Vươngthịđáp:

-Cònainữa,thằngHànNhịđó,chắtlạithuabạcnênmớiuốngrượusaytìmđếnđây,nóănnóibậybạ,tôivừađuổiđixong,gặpanhnóởnhàhômnaythìnóđượcmộttrậnrồi.

TâyMônKhánhcaumày:

-Thìrathằngkhốnđó.Đượcrồi,đểmaitôiraviện,nósẽbiết.

Nóixonggiậndữngồixuống.Vươngthịnói:

-Xingiagiađừngbậntâm.

TâyMônKhánhbảo:

-Khôngđược,đểnhưthếnàynóquenđiVươngthịnóixuôi:

-Giagiadạycũngđúng.

ĐoạnmờiTâyMônKhánhvàophòng trong.TâyMônKhánhđứngdậybảoĐạiAn:

-MàychothằngKỳĐồngđemngựavềnhàđi,cònmàythìởngoài,hễthấythằngcônđồvừarồithìnắmđầunóvàođâychotao.

ĐạiAnthưa:

-Nóbiếtgiagiaởđâythìđờinàodámbénmảngtới.

TâyMônKhánhkhôngnóigì,theoVươngthịvàotrong.AhoànCẩmNhiđemtràvàhoaquảrarồicúilạy.TâyMônKhánhbảo:

-Nócũngngoanngoãnđấychứ.À,cònPhùng lãođâu,saokhôngthấy?

Vươngthịđáp:

-Lãocònđangbậnrộntrongbếp,chưaralạychàogiagiađược.

TâyMônKhánhbảo:

-Vòrượuhồinãytachogianhânđemtớilàcủamộtvịnộithầnbiếuđó,rượurấtngon,tronglạicònvịthuốc,uốngvàobổlắm.Trướcđâychẳngbiếtnàngsaimuarượuởđâumàkhóuốngquánênhômnaytaphảichođemlạiđó.

Vươngthịnói:

-TạƠngiagia.Chúngtôiởđâynghèonànlàmsaocórượuquýđểmờigiagia,nêncứsaingườilênphốmua,biếtlàkhôngvừamiệnggiagianhưngkhônglàmsaođược.

TâyMônKhánhbảo:

-ĐợiHànQuảnlývềrồitasẽbỏraíttiền,bảotìmmộtcănnhànàoở đườngSưTử,mua lại rồi hai người dọn tới đómàở cho đànghoàngmàlạigầntiệm.Ởđócầnmuabánthứcgìcũngtiệnnữa.

Vươngthịnói:

-Giagiadạyrấtphải,vảlạiởxómnàycũngnhiềuđiềubấttiện,giagiatớiluicũngcómiệngtiểunhânbàntán.

Haingườinóichuyệnmột lúc thì tiệcdọnxong.Vươngthị rót rượumời Tây Môn Khánh. Vò rượu hồi nãy giằng co giữa Hàn Nhị vàVươngthịchonêncặnthuốcvẩnđụclên.TâyMônKhánhuốngmộthớprồibảo:

-Quái lạ,saohômnayrượucóvẻkhác,ởnhà tacũnguốngrượunàynhưngmùivịkháchơn,saovậykìa.

Vươngthịđáp:

-Chắc là tạimangđimang lạinêncặn thuốcđục lênđây thôi.TâyMônKhánhbảo:

-Thậttiếcquá.

Haingườivừaănuốngvừachuyện trò.Trongkhiđó,saukhi thấyTâyMônKhánhvàonhàchịdâumình,HànNhịnghĩthầm:

"Quáilạ,chẳnglẽconmụđólạicóthểtằngtịuvớiTâyMônThiênhộsao.Hèn gì nó cậy thếmà xua đuổimình tàn tệ.Để anhmình vềmìnhphảinóimớiđược".

VừađivừanghĩngợithìgặpmộtngườiquentênlàTrươngĐắcĐại.ĐắcĐạithườngquanhquẩnngoàicổnghuyện,sốngbằngnghềviếtđơnmướnchonhữngngườicầntớicửacông,dođócũngcótênlàTrươngĐạiThư.HànNhịbèngọi:

-Trươngcacađiđâuvậy?

TrươngĐắcĐạibướctới:

-ChàoHànnhịca,chẳngnóigiấugìnhịca,tôiđangcóchuyệnbựcmìnhđây.TronghuyệncómộtvụphạmpháphuyệnchuyểnquabênviệnĐềhình,ngườicanphạmmớimướntôiviếtđơnkểlểsựtìnhrồinhờngườiđemnămchụclạngtớinóivớiTâyMônThiênhộ,nhờđóchỉ bị đánh bốn chục bàn vả rồi được tha, thay vì bị tội rất nặng.Nhưngđượcrarồithìanhtabiếnmấtđâu,chẳngthấytrảtiềncôngchotôigìcả,tôiđangđikiếmđểđòiđây.

HànNhịnghenhắctớiTâyMônKhánhliềnnói:

-ÀcáitênTâyMônKhánhđóthìthamlamphảibiết,nóchẳngquachỉlàphườngvôlạigặpthờimàthôi.Tôiđangđịnhlàmchonómộtvốđây.

ĐắcĐạingạcnhiên:

-Chuyệngìmàghêvậy?

HànNhịxuatay:

-Đừnghỏi,đừnghỏi,chuyệnnàykhôngthểvạcháochongườixemlưng.

ĐắcĐạitòmò:

-Chuyệngìmàbímậtquávậy?Nhịcachưacógiađình,làmgìcóchuyệnriêngphảigiấu.

HànNhịbènkéoĐắcĐạitớimộtquánrượunhỏ,gọirượuuốngrồikểhếtchuyệnTâyMônKhánhthônggianvớichịdâumình.ĐắcĐạinghexongbảo:

-Hiệnđạicavắngnhàthìnhịcađừngnênlàmgìcả,tụcngữcócâu:

"Đánhrắnlạibịrắncắn",nhịcanêntạmbỏqualàhơn.HànNhịnói:

- Đúng rồi, muốn gì cũng phải chờ anh tôi về mới được, nhưngTrươngcaà,việcnàycũngphảinhờTrươngcamớiđược.

ĐắcĐạiđáp:

-Anhemvớinhaukhônggiúpnhauthìgiúpai.Haingườinóichuyệnmộtlúcnữarồichiatay.

LạinóivềbuổigặpgỡtạinhàVươngthị,TâyMônKhánhbảo:

-Khôngngờtalạigặpnàng,thậtthỏaýta,từnaytavớinàngsốngchếtcũngchẳngrờinhau.

Vươngthịnói:

-Chỉsợgiagiakhônggiữđượclời,naymaibỏrơitôimàthôi.

TâyMônKhánhbảo:

-Nàngcứxemcáchănởcủa tavớinàngbâygiờ thìđủbiết là takhôngphảihạngngườiđó.

Ănuốngxong,haingườivàogiườngtìnhtự.MãitớikhoảngcanhhaiKỳĐồngmangngựatớiđón,TâyMônKhánhmớilênngựavềnhà.

Hôm sau, tới việnĐề hình, TâyMônKhánh gác hếtmọi việc thảocôngvănsaibắtHànNhịvềtộiduthủduthực,đểởngoàicóhạichongườilươngthiện.LínhdẫnHànNhịtới,TâyMônKhánhkhônghỏihangì,saiđánhngayhaichụctrượng,quầnáotảtơimáurơithịtnát.SauđóHànNhịbịtốngngụctrongkhoảngmộttháng,lúcthânthểđãbất thànhnhândạngthìđượcphóngthíchvới lờicamkết làkhông

đượcbénmảngtớinhàVươngthịnữa.

SauđómấyhômthìLaiBảovàHànĐạoQuốctừĐôngKinhvềtớihuyện Thanh Hà. Việc dầu tiên là hai người tới lạy chào và thuậtchuyệnvớichủ.LaiBảonói:

-ĐịchQuảngia thấyHàn thư thư thì vui lắm,giữ chúng tôi lại haingàyđểkhoảnđãi,lúcravề,HànQuảnlýđượctặngnămchụclạng,tôiđượchaichụclạng.Địchgiacũngcógửithưcảmtạgiagia,đồngthờitặnggiagiamộtconngựaquý.NóixongđưathưcủaĐịchquảngialên.TâyMônKhánhđọcthư,đạikháihọĐịchbàylòngcảmtạbấttận,vàđềnghịtừnayhainhàxưnghôvớinhaulàthângiachogầngũi.

LátsauHànĐạoQuốclạychàochủmàvềnhà.NhưngLaiBảođãđưasốbạcmàhọĐịchtrảvềphítổnxiêmynữtrangchoTốÁi,nênTâyMônKhánhgọiHànĐạoQuốclạimàbảo:

Vớita,sốbạcnàykhôngđángbaonhiêu,coinhưtatặngĐịchgia,vậyngươiđemvềnhà,coinhưđềnbùcônglaosinhdưỡngchovợchồngngươi.

ĐạoQuốcnhấtđịnhkhôngnhận,thưarằng:

-TôiđãcótiềndoĐịchgiachorồi, làmsaocnnhậnđượctiềnnàynữa.Vảlạichúngtôichịuơngiagiaquánhiều,chưabáođápđượcgìthìđâudámđểgiagiaphảibậntâmthêm.

TâyMônKhánhbảo:

-Nếungươikhôngnhậnthìtagiậnđó,nhưngđượcrồi,ngươicứvềnhàđi,tasẽtính.

ĐạoQuốc lạy tạ rồi về. Tới nhà, Vương thị đón tiếp niềm nở, cấthành lý chochồng,giúpchồng thayquầnáo, tắm rửa,pha tràchochồngrồihỏi:

-Conmìnhlênđókháchứ?

ĐạoQuốcđáp:

-Tốtlắm.Conmìnhlênđóthìđượcchongaybagianphònglớn,cóhaiahoànhầuhạ.Hômsauthìđượcgiớithiệuvớitháithái.Địchgiavàtháitháihoanhỷlắm,giữchúngtôilạihaingàytiệctùngkhoảnđãiănuốnggầnchết, lúcvề lạicho tôinămchục lạng.HồinãygiagiacònbảotôiphảilấycảsốtiềnmàĐịchgiatrảvềphítổnxiêmytrangsứcnữa,nhưngtôinhấtđịnhkhôngchịulấy.

Nóixongbảovòmởhànhlýlấynămchụclạngcấtđi.Vươngthịvuivẻcấtbạcvàotủrồitrởrabảochồng.

-Bây giờmình đã có tiền thì phải tạƠnPhùngmamamới đượcSuốtcảthángnaymamangàynàocũngtớiđâybầubạnchotôiđỡbuồn,Phùngmamacũngđượcgiagiathưởngchomộtlạng.

Vợchồngđangnói chuyện thìCẩmNhipha thêm tràđem ra.ĐạoQuốchỏi:

-Cônươngnàođây?

Vươngthịcười:

-Cônươngnào,ahoàntôimớimuavềđểsaiviệcdó,nótênlàCẩmNhi.

Đoạnquaylạibảo:

-CẩmNhi,ngươilạychàogiagiađi.

CẩmNhi bước tới lạy chàoĐạoQuốc rồi lui vào trong.ĐạoQuốcchưakịphỏithìVươngthịđãnói:

-Chàngkhôngbiếtđâu,giagiatửtế lắmtớiđâymấy lượt, thấytôilam lũchuyệnnày liềnbỏ rabốn lạngbạcnhờPhùngmamamuaconCẩmNhivềđó.Lạicònchuyệnnàynữa,chúHànNhịsayrượutới đây gây chuyện bị gia gia bắt gặp, liền bắt lên viện tống giam,đánhchothừasốngthiếuchết,bâygiờthìđượcthảrarồi,màphảihứa làkhôngđượcbénmảng tớinhàmìnhnữa.Giagiacũng thấymìnhởchổchậthẹp,hàngxómtoànlàbọntiểunhân,duthủduthựccũng nhiều, lại xa tiệm, nên hôm nọ có bảo tôi là sẽmua cho vợ

chồngmìnhmột cănnhàở đườngSưTử để dọn ra đómàở chođànghoàng,chàngđiđivềvềcũngthuậntiện.

ĐạoQuốcbảo:

-Hèngìhồinãygiagiabảolànếutôikhôngchịunhậntiềnthìđểgiagiasẽtính,thìralàvậyđó.

Vươngthịnói:

-Thậtlàmaymắn,vợchồngmìnhđangcơnđenvậntúngthìchànglạiđượcgiớithiệuvớigiagia,bâygiờchẳngnhữngcóăncómặcmàcòncócảnhàcửanữa.

ĐạoQuốcdặn:

-Ngàymaithìtôiphảiramởcửatiệmsớmrồi,giagiacótớithìnàngcũngđừngnóilàtôiđãbiếtchuyệnmuanhà,rồilạiphảitiếpđãigiagiachotửtế.Cònđiềunàynữa,bâygiờmìnhcótiềnthìtừnaycũngphảitằntiệnnhưthường,đừnghoangphíquá.

Vươngthịbảo:

-Tôichịukhổcựcthếnàochàngkhôngbiếthaysaomàcòndặn.

NóixongtrởvàobảoCẩmNhi locơmrượu.Haivợchồngănuốngnosayrồivàophòngnghỉ.SánghômsauĐạoQuốctớimởcửatiệmvàthưởngPhùnglãomộtlạngbạc.

Cũnghômsaukhitantiệc,HạĐềhìnhthấyTâyMônKhánhcùngracổngmộtlượt,HạĐềhìnhthấyTâyMônKhánhcưỡimộtconngựacaolớn,trênđầulạicómộtkhoảnglôngxanh,bènhỏi:

- Con ngựa bạchmà quan bạn vẫn cưỡi đâu rồi, sao hôm nay lạicưỡimộtconngựaquýthếnày?

Ngựanàyởđâuvậy?

TâyMônKhánhđáp:

-Conngựabạchtôiđểởnhàrồi.ConthanhmãnàylàdoĐịchthângiacủatôitừĐôngKinhgửivềbiếu,connàytrướclàdoLưuThamtướngởTâyHạbiếuchophủTháisư.Nóthuộcnòingựaquý,mớicóbốnrăng.Nódữlắm,nhưngchạynướckiệunướcđạigìcũngêmnhưru.Mớiđemvềđâythìkhôngchịuăn,aitớigầncũngđá,nhưngbâygiờthìthuầnvớitôirồi.

HạĐềhìnhnói:

-Conngựanàyquảlàquý,cólẽnóđánggiátớibảytámchụclạngchứkhôngítđâu.Conngựacủatôinógiởchứnglàmtôimuốnbệnhnêncũngđangnhờngườihỏimuagiùmmộtconngựakhác.

TâyMônKhánhbảo:

-Nếuquanbạnchưacóngựa,thìtạinhàtôicònnhiềungựalắm,đểtôibảochúngnódẫntớichoquanbạnmộtcon.

HạĐềhìnhnói:

-Vâng,quanbạncứchonódẫnđến,giácảbaonhiêutôixinnghetheo.

TâyMônKhánhcười:

-Tôivớiquanbạnmàtiềnbạcgiácảgì.

Nóixonghaingườichiatay.Vềtớinhà,TâyMônKhánhsaiĐạiAnchọn một con ngựa tốt tới tặng Hạ Đề hình. Họ Hạ mừng lắm,thưởngchoĐạiAnmộtlạngbạc,lạiviếtthiếphếtlờicảmtạ.

ÍthômsauHạĐềhìnhcómấyvòrượucúc,bènsaigianhânđemtớitặng lại TâyMôn Khánh, rồi lạimời TâyMôn Khánh tới nhàmìnhuống rượu.HạĐềhình chuẩnbị tiệc rượuđặcbiệt chỉ đểđãimộtmìnhTâyMônKhánhnênkhi thấyTâyMônKhánh tới thì vô cùngmừngrỡ, ra tậncổngđón tiếpvàosảnhđườngmà thi lễ.TâyMônKhánhnói:

-Quananhphítâmquá.

HạĐềhìnhcười:

- Có gì đâu, rượu quý t,hì phải có khách quý, tôi đâu dámmời aikhác.

Nói xongphânngôi chủ kháchmàngồi.Gia nhânđem trà lên, haingười uống trà nói chuyện.Qua vài tuần trà,HạĐề hìnhmời TâyMônThiênhộvàotiệcrượu.Trongtiệccóhaicanữđànhátmuavui.

NóivềKimLiênlâunaykhôngthấyTâyMônKhánhđếnvớimìnhthìchănphỉ thúycôđơngốiphùdung lạnh lẽo,đêmđêmthườngngồiđánhđàntỳbàgiảibuồn,mãitớicanhhaicanhbakhôngthấygìmớiđingủ.Thậtlà:

Chờaiphònglạnhđêmkhuya,Đànnàyaioán,lòngkiahữnghờ.

ĐêmđóKimLiêncũngđánhđàn,đánhxongmấykhúcthìđặtcâytỳbàlênđùimàhátkhúc"Nhịphạmgiangnhithủy",hátrằng:

Ngậmngùingồitựabìnhphong.

Nỗichờđằngđẵngmơmàngngủquên.

Bỗngnghengoàimànhcótiếnglộpđộpnhưtiếngvóngựa,KimLiêntưởngTâyMônKhánhđãvề,bènbảoXuânMai racoi thử,nhưngXuânMaibảo:

-Nươngnươngnghelầmrồi,đólàgióthổi,rồinhữngtiếngtuyếttrêncànhrơixuốngmáinhàđóthôi.

KimLiênngẩnngơnângđànlêngảymộtkhúcsầurồihát:

Gióbaynhữngtưởngaivề.

Tuyếtrơiluốngđểhoakiangậmngùi.

Lạiđánhđànmộtlúcnữa,đếnkhíđèngầnhếtdầu,biếtđêmđãvềkhuyabênngoàithìgióthổituyếtbay,tronglòngthì lạnhlùngtrốngtrải,bènhátrằng:

Đènlụimàkhôngmuônkhêu.

Sợthấydungnhanmìnhtiêuđiều.

Sợngồimộtmìnhđêmvắng.

Sợđêmnaysợcảngàymai.

Lòngmìnhchỉthấynhữnguhoài.

Đêmnàyđêmnữa.

Biếtđêmnàochàngmớinhớ.

Đểchoemtuổithanhxuânhữnghờlầnlữa.

Biếtchờchođấnđêmnao.

Đêmđó,khoảngquácanhmộtthìTâyMônKhánhtừnhàHạĐềhìnhvềnhà.Ngoàitrờitốiđen,lạivừamưavừatuyết,mũáođềuướt.Vềtớinhà,thayquầnáoxong,TâyMônKhánhtớiphòngBìnhNhi.

BìnhNhiđónvào,giúpthayquầnáongủ,dẫntớibêngiườngmàhỏi:

- Sao chàng về trễ quá vậy? Vừa mưa vừa tuyết, lạnh lắm phảikhông?

.TâyMônKhánhkhôngđápmàhỏilại:

-Conngủchưa?

BìnhNhicười:

-Cucậuđùamộtlúcrồingủ.

NghênhXuânđemtràtới.BìnhNhihỏi:

-HômnaysaotựnhiênHạĐềhìnhlạimờichàngvậy?

TâyMônKhánhđáp:

-Hômnọtôitặngôngtaconngựanênhômnaymớidọntiệcthếtđãi,trongtiệccócảhaiconháttớinữa.Tôithấytrờitối,lạicómưatuyếtnêncáotừmàvề.

BìnhNhinói:

-Chàngcóuốngrượukhôngđểtôibảoahoànnóđemra.Trờituyếtthếnàychỉsợchànglạnh.

TâyMônKhánhbảo:

-CònrượuBồĐàothìnàngbảonóđemra.HômnaytạinhàHạĐềhìnhuốngrượuCúchoa,vịthìngonnhưngmùinồngquá,tôikhôngthích.

NghênhXuândọnbànbàymấyđĩađồănrồiđemrượura.TâyMônKhánhvàBìnhNhikềvaiuốngrượu.

TrongkhiđóKimLiênômđànlặnglẽ,ngọnđèncũngmờdần,muốnđingủnhưngsợTâyMônKhánhđến thình lìnhnên lạikhôngdámngủ,mộtmìnhmộtbónghátrằng:

Giậnthaychokẻbạctình,.

Trờisầuvẫnchỉriêngmìnhngẩnngơ.

HátxongbảoXuânMai:

-Ngươithửrangoàingóxemliệugiagiacótớichăng.

XuânMairangoàimộtlúcrồitrởvàonói:

- Gia gia về nhà tử nãy rồi, hiện đang uống rượu bên phòng Lụcnương.

KimLiênnghexong,lòngđaunhưdaocắt,nghiếnrăngnói:

-Đồphụbạc:

Nóiđượcbấynhiêuthìnướcmắttuônrơi.Đoạnnângđànlênhátlạikhúchátlúcnãy:

Đêmnàyđêmnữa.

Biếtđêmnàochàngmớinhớ.

Đểchoemtuổithanhxuânhữnghờlầnlữa.

Biếtchờchođếnđêmnao.

TâyMônKhánhđanguốngrượu,chợtnghetiếngđàntỳbà,bênhỏi:

-Aiđànvậy?

NghênhXuânđáp:

-Thưa,Ngũnươngđànđó.

BìnhNhibảo:

-Thì raNgũnươngchưangủsao?TúXuân,ngươimausangmờiNgũnương,nóirằngtamời.

TúXuânvânglờiquayra.BìnhNhidặnNghênhXuân:

-Lấythêmghế.đemthêmchung,vàlàmthêmítthứcăn.

LátsauTúXuânvàothưa:

-Ngũnươngnhứcđầu,khôngsangđược.

BìnhNhibảo:

-NghênhXuân, ngươi sangmời lần nữađi, nói rằnggia gia và tamời.

LátsauNghênhXuânvàothưa:

-Ngũnươngsaiđóngcửatắtđènđingủrồi.

TâyMônKhánhbảo:

-Ngũnươngghêlắm,đểtôivànàngcùngqualôidậyxem.Nóixongđứngdậydắt tayBìnhNhisanggọicửaKimLiên.GọimộthồimớithấyXuânMairamở,TâyMônKhánhdắtBìnhNhivàophòng,thấyKimLiênđangngồidựa thànhgiường,cây tỳbàdểbêncạnh,bènbảo:

-Saolạvây?Chomờimấylầnsaochẳngchịusang?

KimLiênngồiimcúimặt,giâylâumớiđáp:

-Tôilàkẻkhôngmay,đượcởtrongcănnhàlạnhlùngnhưthếnàylàtốtlắmrồi,tôisốnghaychếtcũngkệtôi,còntớithămhỏilàmgìnữa,chỉphítâmmọingườimàthôi.

TâyMônKhánhbảo:

-Conmụnàyhômnaylạnhỉ.Lụcnươngmờisangđánhcờ,chờmãicũngkhôngsang,mờisanguốngrượucũngkhôngchịu, thế là làmsao?

BìnhNhitiếplời:

-Thậtđóthưthư,bàncờđãbàysẵn,mờithưthưsanggiảibuồnrồiuốngrượuchungvui.

KimLiênbảo:

-Thôihaingườiđiđi,tôikhôngsangđâu.Lụcthưthưkhônghiểutôiđâu,đừngbậnlòngvìtôi.

Bâygiờthì tôiđingủđây.Từnaytôicứsốngmộtmình lặng lẽ thếnàychoquangàymàthôi.

TâyMônKhánhbảo:

-Lạ thật,nàngcókhỏekhông?Hayđể tôibảomời langy tới thămmạchbốcthuốcchonàng.

KimLiênhơimấtbìnhtĩnh:

-Tôicóvẻbệnhsao?Chắclàíthômnaygầyđilắmphảikhông?

ĐoạnquaylạibảoXuânMai:

-Ngươilấycáigươngvàođâyđểtacoitagầyyếutớiđộnào.

XuânMaiđemgươnglại,KimLiênvừanhìnbóngmìnhtronggươngvừangâm:

Hổ thẹn nhìn gưong biếng điểm trang, Dung nhan sa sút bởi lòngchàng.

Trăngthanh,đóngcửakhôngcầnbiết,.

Vìsợtrăngkhơichuyệnphụphàng.

TâyMônKhánhcầmlấycáigương,soimặtmìnhrồibảo:

-Tạisaotôikhônggầy?

KimLiênđáp:

-Làmsaosovớichàngđược.Ngàynàochàngchẳngrượuthịtcơmcanhnêncàngngàycàngbéora,gầylàgầylàmsao?

TâyMônKhánhbướctớiquệttaylênmàKimLiênmàbảo:

-Ừnhỉ,gầyđinhiềuthật.

KimLiênhấttayTâyMônKhánhra:

-Kỳ không, tay lạnhmà rờ vàomặt người ta, làmngười ta hết cảhồn.Tôigầythậtchứainóidốilàmgì,mànóidốisaođượcTôibuồnkhổthếnàocóaibiếtchođâu.

Nóixongrơmrớmnướcmắt.TâyMônKhánhthấyvậybèndùngsứclôiKimLiênsangphòngBìnhNhiuốngrượu.Tronglúcuốngrượu,

KimLiênghenramặt,BìnhNhithấyvậybènkhuyênTâyMônKhánhsangnghỉvớiKimLiênđêmđó...

Hồi40

CÚNGVÁICHOCON

Íthômsau,TâyMônKhánhbỏramộttrămhaimươi lạngbạcmuamộtngôinhàởđầucầuphíađôngThạchKiềutrênđườngSưTửđểtặng choVương thị.Ngôi nhànàygồmhai gianphòng khách,mộtgianlàmnơithờPhật,thờtổtiên,bagianlàmnơiởphòngngủ,haigiannhàbếp.KhivợchồnghọHàndọntới,đámhàngxómbiếtHànĐạoQuốclàquảnlýtiệmtơsợicủaTâyMônKhánhnênđuanhauđemtràrượutớichàohỏilàmthân.ĐámhàngxómnàygọivợchồnghọHànlàHànđạicavàHànđạitẩu.ĐámtrẻtuổigọilàHànđạithúcvàHànđạithẩm.Sauđóítlâu,TâyMônKhánhthườngluitớinhàhọHàntrongnhữnglúcĐạoQuốcởngoàitiệmnêndầndầnđámhàngxómbiếtrõliênhệgiữaVươngthịvàTâyMônKhánh,nhưngvìsợsệtnêngiàtrẻlớnbékhôngmộtaidámhémôibàntán.MỗithángítnhấtTâyMônKhánhcũngđếnvớiVươngthịbốnnămlần.

Thấm thoátđã tới thángchạp,TâyMônKhánhbậnbùđầuvềviệcgửilễvậtchúctếtcácquanthầyởĐôngKinhvàcácbạnđồngliêutrongphủhuyện.MộthômTâyMônKhánhđangăncơmvớiNguyệtnươngởphòngtrênthìĐạiAnđemmộttấmthiếpvào,trênthiếpghihàngchữ"TiểuđạoNgôTôngGiaởmiếuNgọcHoàngcúiđầukínhbiếu".Thì raNgôĐạoquansaingườiđembốnquả lễvật tớibiếu.TâyMônKhánhbảoĐạiAn ranóivớiThưĐồngviết thiếpcảmtạ,đồng thời lấymột lạng bạc tặng lại NgôĐạo quan. Nguyệt nươngnhắc:

-Người ta làngười tuhànhmàcũnggiữ lễnhưvậymàchàng thìquênhẳnthùlaochongườitavềvụlàmlễcầuchocanhilúctrước.

TâyMônKhánhnói:

-Ừnhỉ,cóvậymàtôicũngquênbẵngđimất.

Nguyệtnươngbảo:

-Chàngthậtvôtâmvôtính,cóailàmlễcầuchoconrồiquênbaogiờkhông?Chàngmà quên như vậy thì làm sao conmình khá được.

Connócứthỉnhthoảngchứngnàytậtkia,ítchơihaykhóccũnglàtạitâmnguyệncủachàngchưađượctinhthànhđó.

TâyMônKhánhbảo:

-Đượcrồi,đểragiêngtôilovụđó.

Nguyệtnươnglạinói:

-Lụcnươngmớinói làmấyhômnayhìnhnhưcanhikhôngđượckhỏe,cứhayquấykhóc,nênmuốnbánkhoánhoặclàmlễkýdanh.

TâyMônKhánhbảo:

-NếuvậythìlạinhờNgôĐạoquanởmiếuNgọcHoànglàxong.

ĐoạnquayhỏiĐạiAn:

-ỞmiếuNgọcHoàngsaiaiđemlễvậttớiđâyvậy?

ĐạiAnđáp:

-CóđồđệthứnhìcủaNgôĐạoquanlàỨngXuân.

TâyMônKhánhvộibướcrasảnhđường.ỨngXuâncúilạyrồinói:

-Sưphụ chúng tôi nămhết tết đến khôngbiết lấy gì để kính biếuquannhânnênchỉcó lásớThiênĐịavà ít lễmọnnàyđem tớiđểquan nhân thưởng cho người dưới. TâyMônKhánh nghiêngmìnhđáplễ:

-Đatạsưphụđãquábậntâm.ĐoạnmờiứngXuânngồidùngtrà.ỨngXuânnói:

-Chúngtôiđâudámngồi.

TâyMônKhánhbảo:

-Thìcứngồixuống,tacócâuchuyệnmuốnnói.

Người tiểuđạonóimấy lời khiêm tốn rồi ngồi ghé xuốngmột bên.Đoạnhỏi:

-Chẳnghayquannhâncóđiềugìcầndạybảo?

TâyMônKhánhbảo:

-Tớikhoảngragiêng,tasẽtớiđểtạƠnNgôĐạoquanvềviệccúngváichoconta,đồngthờicũngmuốnnhờlàmmộtlễkýdanh,chẳnghaylúcđóĐạoquancórảnhkhông?

Ngườitiểuđạovộiđứngdậythưa:

-Tưởngchuyệngìchứchuyệnđólàbổnphậncủathầytròchúngtôi,dámxin quannhân chobiết là vào ngày nào trong thánggiêngđểchúngtôikịpthờichuẩnbị.

TâyMônKhánhbảo:

-Mồngchínđượcchăng?

Ngườitiểuđạonói:

-NgàyđólàngàyThiênđản,rấttốt.

TâyMônKhánhbảo:

-VậythìnhờNgôĐạoquanvàđạochúngtổchứcchuđáogiùmcho.

Nóixongsailấymườilămlạngđưatrướctặngriêngngườitiểuđạomộtlạng.Tiểuđạorậpđầulạytạrồihíhửngravề...

Tớingàymồngtámthánggiêng,TâyMônKhánhsaiĐạiAnđemcácthứtớimiếuNgọcHoàng,gồmnhiềugạo,nến,hương,vànggiấy,vảilụa,rượuquý,gàvịt,lợn,dêvàmườilạngbạc.TấtcảlàmlễkýdanhchoTốQuan.TâyMônKhánhcũngsaiviếtthiếpmờimộtsốkháchtớidự.KínhTếđượcpháitrướctớimiếuđểthaymặtchavợtrônglosửasoạnmọiviệc.Ngàymồngchín,TâyMônKhánhkhôngraviện,nhưngmặcphẩmphục,gianhân lính tráng tiềnhôhậuủngmà tớimiếuNgọcHoàng.Từxađã thấymiếuNgọcHoàngsừngsữnguy

nghi,cácloạicờđạobayphấtphới.Tớicổng,TâyMônKhánhxuốngngựađivào.Mùaxuânlàmchocảnhtrínơiđâythêmthậpphầnđẹpđẽ.Nhữngcâytùngcâybáchxanhmướtcaovọi.Bênngoàimiếulàbảy gian đại điện, mái ngói đỏ chót, cửa sơn son thiếp vàng nhưnhữngđềnđàicungđiện.Cảnh tríquảkhôngkhácchốnBồngLai.Bước lênbảođiện,TâyMônKhánhthấymột tấmbảngtreongang,viết haimươibốnchữ "Linhbảođápđịa tạ thiênbáoquốc thùân,cửuchuyểnngọcxu,thùminhkýdanh,cáttườngphổmãntraiđàn".NgôĐạoquanrarướcTâyMônKhánhvào.Mộttiểuđồngđemnướcra,TâyMônKhánhrửatayxongthìbướcvàolễđànđểlàmlễdânghương.TâyMônKhánhlàmlễxongthìNgôĐạoquanđộimũngọchoàncửudươnglôi,mặcáothiênthanhnhịthậpbáttú,thắtđaitơ,nghiêmtrangbướcvàolễđànlàmlễ,sauđóluiracúimìnhnói:

-Tiểuđạođượcquannhânyêuquý,giaochoviệctổchứclễtrọnglàlễkýdanhchocanhi, tiểuđạođã làmchuđáo, lại cầuchocanhiđượctăngphúctăngthọ.Đólàbổnphậncủatiểuđạo,vậymàquannhân lại hậu thưởng khiến cho tiểu đạo quả không được yên tâmchútnào.

TâyMônKhánhbảo:

-Đạoquanmệtnhọc lochocanhi,đó làđiềuđángquý, tôichẳngbiếtlấygìđềnđáp,mấythứtôichođemtớiđâychỉlàvậtmọnđểtỏcáitìnhcủatôimàthôi.

NgôĐạoquanchogọiđạochúngraxếphànghaibêncúiđầulạytạ,rồimờiTâyMônKhánhraphòngkháchtứclàhiênTùnghạcđểuốngtrà.TâyMônKhánhngồixuốngrồiquaylạibảoKỳĐồng:

- Ứng nhị gia sao giờ này chưa tới, chắc là không có ngựa, vậyngươimauđemngựađiđónnhịgia.

KỳĐồngvânglờiđingay.NgôĐạoquannói:

-Vìquannhânquyềncaochứctrọngmàkínhtrọngthầnlinhnêntiểuđạosángnayphảidậytừcanhtưcùngchúngđạosĩtụngkinh,sauđó thì đem tên tuổi ca nhi tâu lên Tam bảo, cầu cho ca nhi đượckhangninhtrườngthọ,suốtđờiphúquývinhhoa,đặtđạodanhchocanhilàNgôỨngNguyên.Lễtrọnghômnaytiêuđạolàmthêmhai

mươibốnphầnđểđáptạthiênđịa,haimươiphầnlàmlễkhánhtánThượng đế, và haimươi bốn phần làm lễ tiến vong, như vậy tổngcộnglàmộttrămtámmươithùkhoản.

TâyMônKhánhnói:

-ĐatạĐạoquanđãphítâm.

Látsaulễđànvanglênmấyhồitrống,NgôĐạoquanmờiTâyMônKhánhvàođọcvănthưkýdanhTâyMônKhánhchoàngthêmbộcátphục đại hồng ngũ sắc, đeo đai kim tê giác, bước vào lễ đàn quỳxuống.NgôĐạoquanđọcnhưsau:

-ĐạiTốngquốc,SơnĐôngtỉnh,ThanhHàhuyện,ThiênhộTâyMônKhánh, sinh giờ Tý ngày hai mươi tám tháng bảy năm Bính Dần,cùngchínhthê làNgôthịsinhgiờTýngàyhaimươi lămthángtámnămMậuThìn...".

Đọctớiđây,NgôĐạpquanngừnglạinói:

-Còncácbửuquyếnthìtiểuđạochưathêmvào.

TâyMônKhánhbảo:

-XinthêmvàolàLýthịsinhgiờMãongàymườilămthánggiêngnămTânMùi,cùngvớicanhisinhgiờThânngàyhaimươibathángbảynămBínhThân,vậylàđượcrồi.

NgôĐạoquancaogiọngđọctiếp:

- ..."lãnhchúnggiaquyếnhômnay tớicúiđầu trước thiênđịaPhậtthầncầuxinchođượcvượng tàivượng lộc, tiếnchức thăngquan,đượctaiquanạnkhỏi.NaycólễtrọngđểbáođáphồngâncủathiênđịavàNgọchoàng,trưóoccầungũphúc,sauxinkýdanh.Ngàyhaimươibathángbảynămngoái,trắcthấtcủaKhánhlàLýthịsinhhạcanhi,Khánhnguyệnđemcanhitớigửigấmtrờiđấtthánhthần,đặtđạo danh là NgôỨngNguyên, cầu cho ca nhi đượcmệnh thọ vôcương,hầu làmhiểnđạtdònghọTâyMôn.Hômnay làmồngchínthánggiêngnămTuyênhòathứba,làmlễkýdanhchocanhị..

Tờvăn thơcủaNgôĐạoquancònkể lằngnhằngnhững lễvậtdoTây Môn Khánh đem tới, rồi bao gồm nhiều phần để tế những vịthánhvị thầnnào,sauđó lại lập lạinhững lờicầuxinchonhàTâyMônđượchưngvượngđờiđời.

NgôĐạoquanđọcxong,mờiTâyMônKhánh trở raphòngkhách,đưachoxemnhữngbùahộmệnhlàmlàmriêngchoTốQuan.TâyMônKhánhxemxong,thấyquảĐạoquanđãthậpphầnchuđáo,bènquaylạibảogianhânlấylụavàtiềnthưởngthêm,NgôĐạoquantừchốimấycâurồilạytạmànhận.

Sauđómộthồitrốnglớnnổilênnhưsấm,đạochúngtậphợptấtcảlại,sắpthànhhaihàngdài trước lễđàn,NgôĐạoquanmặcáođạihồngngũsắc,chânđihàiđỏ,dẫnTâyMônKhánhvàolễđàndânghương,nhãnhạcvanglừng.TâyMônKhánhdânghươngxong,NgôĐạoquanvàohànhlễ.TâyMônKhánhcódịpquansátlễđàn,quảlàcầukỳ,gồmcóngũphươngbátcấp,bêntrêncónhị thanhtứngự,haibêngồmbátcựccửutiêu,cóđủhìnhthanhlongbạchhạc,đènnếnlunglinhrựcrỡ,muônphầntrangnghiêm.

NgôĐạoquanhànhlễxongthìmờiTâyMônKhánhtrởrahiênTùnghạc.LátsauthìỨng,Tạhaingườitới,mỗingườiđềucómộtphongtràlàmlễvật.Chàohỏixong,BáTướcnói:

-Chúngtôichẳngcógì,chỉcóvậtmọnnàymàthôi.TâyMônKhánhbảo:

-Hômnaytôimờinhịvịtớiđâylàđểcùngvuitrongngàylễkýdanhcủacháu,việcgìnhịvịphảibậntâm.ỞđâyNgôĐạoquancũngcótràchomìnhrồi,màmọithứởđâyđềucóhết.

BáTướcnói:

-Đạicanóivậythìchúngtôithâulạivậy,khôngdámđểđạicaphậtlòng.

ĐoạnquaysangHyĐại:

-Chungquy chỉ tại ca camà thôi, tôi đãnói là đại camình khôngnhậnmàcacakhôngnghe,bâygiờđạicamắngcho.

Mọingườiuốngtrànóichuyện.LátsauNgôĐạicữuvàHoaTửDocũngtớimỗingườiđềuđemtheomấycáiquảđựngđồlễ,TâyMônKhánhbảoNgôĐạoquannhậnhết.

Sau vài tuần trà, mọi người vào tiệc chay. Tiệc chay thật là thịnhsoạn.NgôĐạoquanhỏi:

-Chẳnghaycanhihômnaycótớiđâykhông?

TâyMônKhánhđáp:

-Lẽrathìphảitới,nhưnghômnaycháunókhôngkhỏelắm,sợrằngđườngxagiómáy.Nhưngtôicũngchođemáocủacháutớiđây,vậycũngđượcchứgì?

NgôĐạoquanvộinói:

-Tiểuđạohỏivậychứkhôngtớicũngkhôngsao,cóáocanhiđangmặcmàgửitớiđâylàđượcrồi.

TâyMônKhánhnói:

-Cháunókhônghiểusaocứhaygiậtmình,ởnhàbabốnahoànvànhũmẫuphảithayphiênnhaucoisócchứkhôngdámrờinửabước.

ĐangnóichuyệnthìĐạiAnvàothưa:

-LýMinhvàNgôHuệđemlễvậtcủaQuếThưvàNgânNhitới.

TâyMônKhánhbảo:

-Chohọvào.

ĐạiAnradẫnhaingườivào.LýMinhvàNgôHuệmanghaicáiquảđựng toànnhững loại bánhquývà tràMânCôi vào rồi cúi lạyTâyMônKhánhcũngbảoNgôĐạoquancấtđirồihỏi:

-Làmsaomàcácngươibiếtđượcchuyệnhômnaycủacanhi.

LýMinhcúingườiđáp:

-Thựcrathìchúngtôicũngkhôngbiết,nhưngsánghômnaytìnhcờgặpcậuKínhTếngoàiđường,hỏimớibiết,vộivềbáochoQuếThưbiết.QuếThưmớihẹnvớiNgânNhimualễvậtrồisaichúngtôiđemtớiđâyngay.những lễvậtnhỏmọnnàychỉđểgiagia thưởngchongườidướimàthôi.

TâyMônKhánh bảoĐạiAn dẫn hai người vào trong dự tiệc. Tiệcchayxong,NgôĐạoquanchodọntiệcmặn,đemrượuKimHoara.Lát saugia nhânđemquầnáo vàgiầy củaTốQuan tới,NgôĐạoquansaibàyởTambảorồitrởratrìnhchoTâyMônKhánh.TâyMônKhánhvuilònglắm.Mọingườiănuốngvuivẻ.NgôĐạoquanlạisaingườiđemlễvậtvềnhàTâyMônKhánh.

Hôm đó cũng lại là ngày sinh nhật của Kim Liên,mọi người đangquâyquầntạiphòngtrêncùngNgôNguyệtnươngăntiệccócảNgôĐạicữumẫuvàPhanbà.Gianhânđemđồlễtừmiếuvềbàylênbốncáibàn lớnmàcòn thiếuchỗ.Mọingườiđều tới coiKimLiên thấyBìnhNhivẫnngồiyênthìbảo:

-Lụcthưthưà,saokhôngrađâycoinày,cócảmũvàáođạocủacanhiđâynày, lễvậtnhiều lắm,đềudosưphụcủacanhiởmiếusaiđemlại.Mấycáimũđạo,áođạovàgiầyđạonhỏxíuthậtdễthương.

NgọcLâucầmđôihàiđạonhỏxíulênxemrồinói:

-Đạinươngxemnày,đôihàituyệtđẹp,đườngkimmũichỉthậttinhxảođếnngaychịemmìnhđâycũngkhó lòng theokịp,hay làNgôĐạoquancóvợ,nếukhôngtạisaolạicóngườikhéotayđếnnhưthếnày?

Nguyệtnươngcười:

-Chỉđượccáinóibậy,ngườixuấtgiatuhànhlàmgìcóvợ,đây làNgôĐảoquannhờngườilàmđấychứ.

KimLiêncũngcười:

-Tuhànhmàcóvợcũngđâuphảichuyệnkhôngcóbiếttinaiđược.

Tôithườngnghenóilàtronghaingôichùađốidiệnnhau,mộtchùagồmnamtăng,mộtchùagồmnữtăng,thìthếnàocũngcóchuyện.

Nguyệtnươngbảo:

-Chuyệnđứngđắnmàcứđùahoài.

KimLiênlạicầmmấylàbùalêncoirồinói:

-Đâylàsưphụcủacanhilàmchocanhiđây,trênlábùaviếtcảtênhọ,ngàysinhthángđẻcủacanhi,lạicócảtênđạonữanày,têngìnày...NgôcáigìNguyênnày.

KỳĐồngđứngcạnhnói:

-NgôỨngNguyên,đó làphápdanhcủacanhidosưphụđặtKimLiênbảo:

-Ứphảirồi,chữnàylàchữỨng.

ĐoạnquaysangNguyệtnương:

-Đạinươngnày,đạosĩthậtvôlễ,đậttênđạochocanhithìđược,nhưngsaolạiđổicảhọcủacanhinhưthếnày?

Nguyệtnươngcười:

-Thếlàkhônghiểugìrồi,đâychỉlàphápdanhchứcóphảilàtêntuổingoàiđờiđâu.

KimLiênquaylạibảoBìnhNhi:

-Thưthưchobồngcanhilênđâymặcthửquầnáonàycoicóđẹphaykhông.

BìnhNhiđáp:

-Canhivừangủxong.

KimLiênbảo:

-Ănnhằmgì,thìđánhthứccanhidậy.

BìnhNhiđứngdậyvềphòng.Trongkhiđó,KimLiêngiởtờkhoánrađọc,thấychỉghingàysinhthángđẻvàtêntuổicủaTâyMônKhánh,củachínhthêlàNgôthịvàtrắcthấtlàLýthị,còntuyệtnhiênkhôngcó tên tuổingười thiếpnàokhác.KimLiênđọcmấy lần, trong lòngbựctứclắm,đưachomọingườicoirồibảo:

-Tênđạosĩnàyquảlàvôlễ,khôngcòncoiairagì,trongtờkhoánnàychỉcótêngiagia,ĐạinươngvàLụcthưthư,còntêntuổichúngmìnhthìgạtrangoàihết.

Nguyệtnươngbảo:

-Vậycũngđượcrồi,nhàmìnhđôngđảonày,ghihếtvàocũngchẳnglàm gì.Mình đòi ghi hết vào có phải là làm trò cười cho người takhông.

KimLiênbảo:

-Phảirồi,chúngtôithìcógìđángkể.

ĐangnóithìBìnhNhibồngTốQuantớiNgọcLâubảo:

-Đểtôimặcquầnáocho.

BìnhNhibếconlại,NgọcLâuđộimũáochoTốQuan.TốQuancònngáingủ,cứnhắmchặtmắtlại.

Nguyệtnươngbảo:

- Lát nữađemmấy tờ sớnày vào lễ qua tại bàn thờPhật rồi hỏathiêu.Haylàbâygiờlàmluônđithìhơn.

BìnhNhicầmmấylásớđi.NgọcLâubồngTốQuanrồicườibảo:

-Độimũmặcáovàotrôngcứnhưlàôngđạosĩtíhonấythôi.

KimLiênbảo:

-Giốngđạosĩgìđâu,chỉthấygiốngnhưanhthầybói.

Nguyệtnươngnghiêmmặtbảo:

-Saolạiánnóihồđồvậy?Chuyệnđứngđắnmànóivậyngheđượcsao.

KimLiênhổthẹnimlặng.TốQuanbỗngkhócầmlên,BìnhNhichạyvàođúnglúc,đưataybồngconthìthấyđãmộtquầnnướcđái.NgọcLâucườibảo:

-ÔngđạosĩNgôỨngNguyênnàysạchsẽ lắmquầnướt làkhôngchịu.

NguyệtnươngvộisaiTiểuNgọclấylótlạithay.TốQuanđượcquấnlótsạchthìngủyêntronglòngmẹ.BìnhNhinựngcon:

-Cậungoanlắm,đểmẹđemcậuvềchocậungủnhé.

Nói xong bồng con về phòng. Trên này,Nguyệt nương sai bày đồchaymờimọingườivàNgôĐạicữumẫu,Dươngcônương,Phanbàănuống.

TrongkhiđóKimLiên tin tưởng rằngngàysinhnhậtcủamình, thếnàoTâyMônKhánhcũngvềsớmđểdựtiệc.Tớichiều,KimLiênsaidọntiệcsẵntrongphòngriêngđểchờ,rồirađứngcửamàđợi.

NhưngđợimãichẳngthấyTâyMônKhánhđâumàchỉthấyKínhTếvàĐạiAncưỡingựavề.

KimLiênvộihỏi:

-Giagiacóvềkhông?

KínhTếđáp::

-Giagiakhôngvềsớmđượcđâu,lễchưaxongmà,chắccũngphảitớitối,vìcácđạosĩcònmởtiệctạƠnnữa.

KimLiênkhôngnóigì,lênphòngtrênnóivớiNguyệtnương:

-Thậtbựcmìnhhếtchỗnói,giagiahômnaydậytừcanhnămmàđi,tưởngđâugiờnàyphảivề,nêntôimớiđứngđợi,nhưngrốtcuộcchỉthấyTrầnhiềntếvềtrước,nóilàviệccúnglễchưaxong,màcóxongthìcũngcòntiệctùng,chắcphảiđếntối.

Nguyệtnươngbảo:

-Nếumuộnquámàgiagiachưavềthìmìnhởnhàcứtựnhiên,chứchờmãisaođược.

ĐangnóithìKínhTếvénmànhbướcvào,cóvẻngàngàsay:

-TôixintớilạychúcthọNgũnươngđây.

ĐoạnquaysanghỏivợlàĐạiThưđangngồigầnđó:

-CócáichungnàokhôngđểtôirótrượumờiNgũnương.

ĐạiThưbảo:

-Làmgìcóchungvớirượuởđây,chàngcứ lạychúcthọđi,để látnữatôirótrượumờiNgũnươnglàđượcrồi.

ĐoạnquaysangNguyệtnương:

-Kếmẫuthấyhắnsayrồikhông?ănuốnggìmàsaysưabebétrồimớichịuvềnhà.

Nguyệtnươnghỏi:

-Giagiachưavềthậtsao?

KínhTếđáp:

-Giagiakhó lòngvềngayđược,đếncháuđâymàNgôĐạoquancũngcònnhấtđịnhgiữ lại,cháuphảiuốngmấychungrượu lớnrồiliềuchếtđòivềnênmớivềđượcđó.

Nguyệtnươnghỏi:

-Hômnayởmiếucónhữngai?

KínhTếđáp:

-HômnaycóNgôĐạicữu,Hoađạicữu,cóhaiôngỨng,TạlạicócảLýMinhvàNgôHuệ.

KimLiênthấykhôngcómặtBìnhNhiliềnmỉamai:

-CậuKínhTếà,gọilàHoađạicữuthìkhôngđượcđâu,gọinhưthếđâucó liênhệ thân thuộcgì, từnaycậunêngọi làLýđạicữumớiphải.

KínhTếcười,Đạithưgiục:

-Thôimaumau làm lễchúc thọNgũnươngđi,ởđónói lảmnhảmmãi.

KínhTếmờiKimLiênngồingayngắnrồibướctới,mỉmcườisụplạybốnlạyrồixinphéprangoài.

LátsauNguyệtnươngchođốtđènđuốcsángtrưng,bàybàndọntiệcmờiPhanbà,Dươngcônương,NgôĐạicữumẫuvàmọingườitớinhập tiệc, khôngchờTâyMônKhánhnữa.HômđóNguyệtnươngcũngchomờihaivịđạocôquenbiết tới làm lễ tạinhàchocanhi.Tiệcxong,KimLiênvềphòng,mọingười trở raphòngkháchuốngtrà,nghehaiđạocônóichuyện.Mộtđạocôkểchuyệnvị tổthứbamươihaiởTâyTrúcđãgiángsinhgiảngPhậtphápnhưthếnào,rồinóitớichuyệnviênngoạihọTrươnggiàunứtđốđổváchmàdầndầncảmngộPhậtphápmàbỏhếtcảcủacảitiềnbạcđểtớichùaHoàngMaituhành.

Chuyệnnàychuyệnkháccứlanmannhưthế.Vịđạocônàydứtlờithìvịđạocôkialạiđọckệ.Nguyệtnươngbảo:

-Kểchuyệnvớiđọckệmãi,chắclànhịvịcũngđói,đểbảonóđemthứcănchayvàbánhchayra.

ĐoạnsaiTiểuNgọcđemcácmónđồchay ramờihaivịđạocôvàNgôĐạicửumẫunói:

-Tôivẫncònnolắm,ởđâycóDươngcônươngănchay,đểxintiếpnhịvịđây.

NguyệtnươngcầmđĩabánhchaymờihaiđạocôrồimờiDươngcônương.Đoạnnói:

-Xinlãonhângiatiếpnhịvịđâygiùm.

Dươngcônươngnói:

-Đượcrồi,đểđótôi.Nhưngcòncáiđĩakialàmóngìvậy?

Coichừngmónănmặnthìphảitộichếtđấy.

Mọingườicùngcười,Nguyệtnươngbảo:

-Xinlãonhângiayêntâm,đólàmónchaytừmiếuđemvề,xinlãonhângiacứdùngtựnhiên.

Dươngcônươngbảo:

-Đượcrồi,đểđótôiăn.Thật tôigià lẩmcẩm,mắtkém,chẳngcònnhìnthấycáigìvớicáigìnữa.

Nóixongtiếphaivịđạocô.ĐanglúcđóthìvợLaiHưnglàHuệTúbướcvào,Nguyệtnươnghỏingay:

-Aichogọingươi?Ngươitớiđâylàmgì?

HuệTúthưa:

-TôitớiđâyđểxinnghechuyệnPhật.

NguyệtnươngquaysanghỏiNgọcTiêu:

-Tađãsaiđóngnghimônrồi,saonócòntớiđâyđược?

NgọcTiêuđáp:

-Chịấylotrànướcdướibếpnênlênđâyđượcmàkhôngphảiquanghimôn.

Nguyệt nương không nói gì. Hai vị đạo cô ăn xong, lại tiếp tục kểchuyện:

- LúcTrươngviênngoại tới chùaHoàngMai thì cứquỳởcửamànghekinh,đến tối thìngồingayngoàihèmàthamthiềnnhậpđịnh.Tây tổThiềnsư thấyvậy thì thâunhận làmđồđệ,sauđóbanchoviênngoạibamónbảovậtrồisai tớiTrọcHàđầuthai.Vị thiênkimtiểu thưmột hôm tới Trọc Hà giặt áo, gặp một vị tăng tới hỏi xinmượnphòngởnhờ,vị tiểu thưkhôngđáp,cònvị tăng thìđixuốngsôngrồimấtdạng...

Đêm dần vào khuya, hai vị đạo cô vẫn ngồi kể chuyện, nhưng sốngườingồinghemỗilúcmộtítđi.

KimLiên thì đãvềphòng từhồi tối,BìnhNhi cũngvềphòngvìTúXuântớinóilàcanhithứcgiấcđangkhóc.

Vịđạocôlạikểtiếp:

-Vị tăngxuốngsông thìbiến thànhconcángonbơi lạigần,vị tiểuthưbắtvềnấuănmàcóthai.

Kểtớiđâythìhaiđạocôngừnglạiđểđọcvàibàikệ.NguyệtnươngvàĐạiThưvềphòng,NgôĐạicữumẫungủchungvớiphòngNguyệtnươngnêncũngvàotheo.Dươngcônươngđãmệtmỏi,mấyngọnnếntrênbàncũnggầnhết,bênhỏiTiểuNgọc:

-Bâygiờlàchừngnàorồi?

TiểuNgọcđáp:

-Cũngphảitớicanhtư,vìgàđãbắtđầugáyrồi.

Dươngcônươngmờihaiđạocôđingủ,cònmìnhthìvềphòngNgọcLâu.Haiđạocôsửasoạnđingủ,nhưngTiểuNgọcđem thêmmột

bìnhtràlênmàhỏi:

-Rồivềsauvịtăngđólàmthếnàođểtrởthànhchínhquả?

Mộtđạocôkểtiếp:

-Chamẹvịtiểuthưthấycongáitựnhiêncóthaithìgiậnlắmđuổiđi.Vị tiểu thưđi tớimột trang trại thìsinhhạmộtngườicon trai,đó làNgũTổ.NămlênsáutuổithìNgũTổtớichùaHoàngMaingheTứTổthuyếtpháp,rồiởđótumàthànhchínhquả.Saulạiđộchomẹđượclêntrời.

TiểuNgọcsửasoạnchỗngủchohaiđạocô.Kểxong,haiđạocôđingủ.

HômsauTiểuNgọckểlạiđoạnchótchoNguyệtnươngnghe,NguyệtnươngcàngtintưởngvàoPhậtpháp...

Hồi41

TÂMTRẠNGTHÈMCON

SánghômsauNguyệtnươngdậysớmnhất,tớiuốngtràvớihaiđạocô,Vươngđạocôhỏi:

-SaoĐạinươngkhôngcótinmừnggìcả?

Nguyệtnươngbuồnrầu:

-Còntinmừnggìnữa,thángtámnămngoái,nhânchúngtôimualạingôinhàcủaKiềuđạihộỞtrướcmặtđây,tôisangxemnhà,bướclêncầuthangthìbịtrượtchân,vềtớinhàthìhưcáibàothaicontraikhoảngnămsáutháng.Nhưvậythìbâygiờcònmonggìcótinmừngnữa.

Vươngđạocôhỏi:

-Nhưvậythìhìnhdángcũngđầyđủrồi.

Nguyệtnươngđáp:

-Chứsao,đêmđó,tôivàahoànvặnđènlêncoithìrõrànglàcontraimà.

Vươngđạocônói:

-Tiếcquánhỉ.Đạinươngmàsinhcontraithìphảibiếtkhôngcònaisánhkịpnữa.CứxemnhưLụcnươngđó,mớivềquýphủđâychưađượcbaolâumàđãcócontrai,đượcyêuquýbiếtlàbaonhiêu.

Nguyệtnươngthởdài:

-Chuyệnconcáiphúcđứccũngdotrờiđịnhcảrồi.

Vươngđạocônói:

-Cũngchưahẳnđángbuồn,chúngtôiquenvớiTiếtsưphụ,giỏivề

thuốc lắm.Nămtrướcđâynày,vợcủaTrầnLang trung lớn tuổi rồimàcũngkhôngcóconlạibịtiểusảnmấylần,vậymàuốngthuốcvàdùngphépcủaTiếtsưphụnayđãsinhđượcmộtđứacontraibếcứlà nặng trĩu cả tay.Cả nhà bây giờ còn quý hơn cả vàng cả ngọcnữa.

Nguyệtnươnghỏi:

-Thuốcvàphépđónhưthếnàovậy?

Vươngđạocônói:

-Ngheđâunhư là lấycáiybàocủađứacon trướcdùngrượurửasạchrồiđốt thànhthan,hòavới thuốcvàbùaphépgìđórồi tới lúcđóiuốngvớihoàngtửu,thìchỉchừngmộtthángsaulàcóthaingay.

Nguyệtnươnglạihỏi:

-Tiếtsưphụlànamtănghaynữtăng?Hiệntuhànhtạiđâu?

Vươngđạocôđáp:

-Tiếtsưphụlànữtăng,trướctuởchùaĐịaTạng,bâygiờthìtuởchùaPhápHoa,đãbảymươituổirồi,đạohạnhcaosiêu,kinhđiểnđềuthông,rấtgiỏivềkinhKimCương,giảngkinhđócảthảngkhônghết, thườnghay tới luicácgiađìnhquyền thếđể làmchuyệncôngđức,nhiềukhiđượccácgiadìnhđólưugiữcảnửatháng.

Nguyệtnươngbảo:

-NgàymaiđạocôthửmờiTiếtsưphụtớiđâyxemcóđượckhông.

Vươngđạocônói:

-Đượcrồi,đểtôimờicho,nếukhôngmờiđượcthìtôicũngxinthuốccho,cóđiềukhó làbâygiờ làmsao tìmđượcmộtcáibào thai tiểusản,hay làĐạinươngcó thểchođàocáibào thai trước lênđượcchăng?

Nguyệtnươngnói:

-Cũnglâuquárồi,sợkhôngdùngđượcnữa,haylàđểchúngtôiđưatiền,nhờđạocôtìmchođượckhông?

Vươngđạocônói:

-ĐánglẽthìĐạinươngphảitìmrồiđưachoTiếtsưphụlàmthuốc,nhưngthôiđểtôilotìmchocũngđược,sauđócókếtquảrồithìĐạinươngmuốnthưởngchoTiếtsưphụthếnàothìtùytâm.

Nguyệtnươngdặn:

-Nhưngxingiữkíngiùmcho,đừngnóigìvớiaicả.

Vươngđạocônói:

-Xincônươngcứyênlòng,chuyệnnàylàmsaonóivớiaiđượcHaingười nói chuyệnmột lúc nũa thì TâyMôn Khánhmới về Nguyệtnươngđóntiếpvàophòng,NgọcTiêulocấtmũáo.

Nguyệtnươnghỏi:

-HômquaNgũnươngchờmãi chàngvềănsinhnhật, saochàngkhôngvề?

TâyMônKhánhnói:

-Việccúnglễkéodàiquá,lạicòntiệctùng,NgôĐạoquannhấtđịnhkhôngchotôivềsớm.Hếttiệcchaytớitiệcmặn,Hoađạicacứbắttôi ở lại uống rượu nghe hai tên kép hát suốt đêm.Sáng naymộtmìnhtôivềtrướcđó,cònỨng,Tạvàmọingườihiệnđangởlạiđóuốngrượu.

NgọcTiêuđemtràra,TâyMônKhánhuốngxongrồivàothưphòngmàngủ.

Lát sau, Kim Liên và BìnhNhi tới phòng trên uống trà với Nguyệtnương.BìnhNhibồngcảconlêntheo.NguyệtnươngbảoBìnhNhi:

-Giagiavề rồiđấy,vừamớiuống tràởđâyxong,bâygiờđangở

thưphòng.Muộimuộinênmặcquầnáođạosĩchocậuđạosĩtíhonnàyđirồibồnglênthưphòngchogiagiaxem.

KimLiênnóingay:

-Đểtôimặcquầnáochocậuđạosĩtíhonrồicùngđivới.

NóixonglăngxănglấymũáođạosĩmặcchoTốQuanđịnhbồngđi,nhưngNguyệtnươngbảo:

-Đểmẹnóbồng,kẻonóđáiướthếtxiêmybâygiờ.

KimLiênngượngngùngtraoTốQuanchoBìnhNhirồicùngBìnhNhilênthưphòng.ThưĐồngthấyhaingườitớithìvộichạyravénmànhmờivào.KimLiênthấyTâyMônKhánhnằmquaymặtvàotrongmàngủthìgọi:

-Nàyôngkiaơi,cóvị tiểuđạosĩ tớigọiôngdậyăncơmđâynày,đừngcóngủnữa.Maudậyđi.

TâyMônKhánhngồiuốngrượusuốtđêmnhứcđầumỏimệtnêncứnằmngáynhưsấm.KimLiênvàBìnhNhicùngbướctớingồixuốngcạnh giường, Bình Nhi để Tố Quan quờ quạng vàomặt TâyMônKhánh.TâyMônKhánhmởmắtthấycontraimặcquầnáođạosĩthìvuilắm,ngồingaydậymàbồng,nựngnịuhônhít.KimLiênbảo:

-Cáimiệngcósạchkhôngmàhônhítconngườitathế?

ĐoạnnắmtayTốQuanmàbảo:

-Connóiđi,nóilàbốđiđâusuốtđêmqua,bâygiờsaynhèmớichịuvềnhà,đểchoNgũmamachờmỏimắt.ConbắtlãonàyphảilạyxinlỗiNgũmamađicon.

TâyMônKhánhbảo:

-Hômqua làm lễ cũng lâu, sauđó lại tiệc chay tiệcmặn,ănuốngsuốtđêm,sángnaymìnhtôimớidứtravềđượcđấy,hiệnmọingườicònở lại tiệc tùng, rồi látnữa thì kéo tớinhàThượngCửnhânănuốngnữa.

KimLiênhỏi:

-Chàngkhôngtớimàđượcsao?

TâyMônKhánhnói:

-Ngườitagửithiếptừhômquamàmìnhkhôngđithìsợmấtlòng.

KimLiênbảo:

-Đượcrồi,đi thìđi,nhưngnhớvềsớmsớm, tôiđợiđấy.BìnhNhinói:

-Đạinươngđãchodọncơm,cócanhngon lắm,mờichàngxuốngănđã.

TâyMônKhánhnói:

Tôi làmbiếngquá,chẳngmuốnăncơmgìcảthôiđểtôixuốnghúpcanhvậy.

Nóixongvươnvaiđứngdậy,vàophòngNguyệtnương.BìnhNhivàKimLiêncònở trong thưphòng,KimLiên thấyấmấmởchân,vộinhìnxuống, thì racái lòsưởiđặtởdướigiường.KimLiêncochânlênmàsưởi.BìnhNhibảo:

-Thôimìnhrađi,giagiahúpcanhxonglênbâygiờđó.

KimLiênnói:

-Lênthìlênchứsợgì?

TuynhiêncũngđứnglêntheoBìnhNhiđira.

TâyMônKhánhăncanhxong thì dặngianhânchuẩnbị ngựa, tớiquátrưa,lênngựatớinhàThượngCửnhânăntiệc.

Chiều hôm đó Phan bà cáo từ ra về. Vương đạo cô cũng xin về,NguyệtnươngdúichoVươngđạocômộtlạngbạcrồidặnnhỏ:

-Đừngnóivớiainhé,nhớlosớmsớmgiùmtôi.

Vươngđạocônhậnbạcrồinói:

-XinĐạinươngcứyên lòng, chừngquangàymười sáu thì tôi tớibáotinchoĐạinươngbiết.

Nguyệtnươngbảo:

-Đượcrồi,đạocôcứlothỏađánggiùmtôi,tôisẽđềnơnthậthậu.

Haiđạocôváichào rồivề.Thếmớibiếtxãhộiđiênđảo thìchẳngcòntinđượcai.Cácđạosĩnicôthìchỉthườnglấycớđếncácnhàgiàutụngkinhgiảngđạo,nhưngthậtsựlàđểkếtgiaovớiđámphụnữ trong nhà, chuyện gì cũng có thể làmđược. Trong khi đó,KimLiên tới trướcgương,hóa trangănmặcynhưmộtahoàn, rồichomờiBìnhNhisangcoi.BìnhNhivừanhìnthấyđãcườingặtnghẽo.

-Thưthưgiảtranggiốngquá,khôngnhìnkỹthìkhôngnhậnrađâu,đểtôilênphòngtrênnóivớimọingườilàgiagiavừamớikiếmđượcmộtđứaahoàn,xemhọcótinkhôngLúcđótrờicũngchạngvạng,XuânMaicầmđèn lồngđi trước,BìnhNhivàKimLiênđi sau.TớicổngtrongthìgặpKínhTếđira.KínhTếthấyngườilạđicùngBìnhNhivàXuânMaithìđứnglạicoikỹrồicườiphálên:

-Tưởngai,hóaraNgũnươngBìnhNhivội radấubảoKínhTế imlặngrồidặn:

-Bâygiờcậuvàotrong,cứnóinhưthế...nhưthế...

KínhTếcười:

-Đượcrồi,tôiđãcócáchlừamọingười.

Nóixongvào trong trước thấymọingườiđangcùngNguyệtnươnguốngtrà,bènbướcvàonói:

-ThưaĐạinương,giagiabỏratớimườisáulạngbạcnhờTiếttẩumuamộtngườicongáihaimươilămtuổirấtđẹp,biếtđànhát.Tiết

tẩuvừamớichokiệuđemtới,hiệnLụcnươngsắpdẫntớiđây.

Nguyệtnươngthậtthà:

-Thậtvậyhả,nhưngsaoTiếttẩukhôngnóichotabiếttrước.

KínhTếnói:

-CólẽvìvậymàđưakiệutớiđâylàTiếttẩubỏđingay,khôngdámvàosợbịĐạinươngmắng.

NgôĐạicữumẫungồiyên.Dươngcônươngnói:

-Quannhânđây thiếugìngườihầuhạ, thiếugìngườiđàngiỏiháthaymàcònphảirướcthêmthứđóvềnữa.

Nguyệtnươngcườinhạt:

-Lãonhângiađâucóbiết,đànôngthìchẳngbaogiờcholàđủ,vảlạicótiềnthìmuacảtrămđứanhưthếvềnhàcũngđược,chúngtôiđâycóbaogiờthèmđểýđếnnhữngchuyệnđólàmgì.

NgọcTiêunói:

-Đểtôichạyracoi.

NóixongbướcrangoàithìcũngvừalúcBìnhNhidẫnKimLiênvào,cóXuânMaiđemđènđitheo.

KimLiênbướcvàosụplạyNgọcTiêurồisụplạyKiềuNhi.Haingườihoảnglênđứngtránhra.NgọcTiêuchỉNguyệtnươngbảo:

-ĐâymớilàĐạinươngcủachúngtôi.

KimLiênlừđừbướctới.NgọcTiêubảo:

-Bâygiờsaokhônglạychàođi?

Nói xong bước tới ấn vai Kim Liên xuống. Kim Liên vừamới quỳxuốngthìkhôngnínđược,cườikhẽmộttiếng.NgọcTiêunạtnộ:

-Àcáichịnàygiỏithật,khônglạychàochủmàdámvôlễcườinhưvậysao?

Nguyệtnươngcườibảo:

-Thôi,Ngũnươngđấychứai,thậtđồyêuđồquỷ,hếtcáchchơirồihaysaomàđịnhđánhlừachúngtôiđây?

KimLiêncứquỳphụcxuống.NgọcTiêubảo:

-ĐâuphảiNgũnương.

Dươngcônươngnói:

-Phảichứsaokhông,coilạicoi.

KiềuNhibảo:

-TôicũngnóilàNgũnươngđó.

MọingườiđangbàntánthìCầmĐồngthưalàTâyMônKhánhđãvề.NgọcLâuvộiđứngdậynói:

-ThôiNgũnươngtạmluivàonhàtrongđi,đểgiagiavềđây,tôilừagiagiachomàcoi.

NóixongTâyMônKhánhbướcvào,KimLiênđãkịpnúpsaubìnhphong.Mọi người đứng dậy đón tiếp. TâyMônKhánh ngồi xuống,NgọcTiêuđemtràra.NgọcLâunói:

-HômnayTiếttẩucóchokiệuđưamộtngườicongáihaimươilămtuổi tới,nói làdogiagiasaimuavề.Chúng tôiđangnói làgiagiacũng lớn tuổi rồi, lại đang giữ chức này chức kia, làm vậy coi saođược.

TâyMônKhánhhơingạcnhiêncườibảo:

- Tôi đâu có nhờTiết tẩumuaa hoànbaogiờ đâu, tin lời conmẹkhốnđósaođược.

NgọcLâubảo:

-CóĐạinươngđây,chẳng lẽ tôinói láohaysao,ahoànđóđượcđưatớiđâyrồi,khôngtinthìđểtôigọinórachomàxem.

NóixongbảoNgọcTiêu:

-Ngươidẫnconahoànđórađâyđểlạychàogiagia.

NgọcTiêuđáp:

-Vâng,đểtôilôiđầunóra,hồinãycoicungcáchnócóvẻcứngđầukhódạylàmđó.

NóixongvàosaubìnhphongkéoKimLiênra,KimLiênbảo:

-Lạchưa,thìđểtôira,làmgìlôikéovậy?

KimLiêncốýnói tiếngkhácđinênNgọcTiêukhôngnhậnrađượcbènquát:

-Connàygớmthật,màylàconcáinhàaimàkhôngbiếtphéptắcgìcả,córalạychàogiagiakhông.

Nói xong lôi Kim Liên ra cho bằng được. Kim Liên bước ra quỳxuống,TâyMônKhánhcúixuốngnhìnkỹrồicườiphálên.KimLiênbiếtlàTâyMônKhánhđãnhậnramình,bènđứngdậybướctớingồicạnhbàn.NgọcLâucườibảo:

-Chếtkhông.đờithuởnhàai,ahoànmớitớiđãleolênngồicùngvớichủvậy?Nguyệtnươngcũngcười:

-Hồinãythìlạylungtung,bâygiờôngchủvềthìlạikhôngchịulạylàthếnào.

KimLiênvộibướcvàotrongcởibỏyphụcahoàntrangđiểmsơlạirồibướcra.Nguyệtnươngcười:

-Đồquỷ,hếtchuyệnđùarồimà.

Mọingườivuivẻcườinóimộthồi.LátsauNguyệtnươngnói:

-HômnaybênKiềuthângiacóchoKiềuThôngđemsáucáithiếptớimời chị em chúng tôi, ngàymười hai này tới uống rượu xemđèn,ngàymaimìnhphải chođem lễ vật tớimớiđược.TâyMônKhánhbảo:

-NgàymaibảoLaiHưngđimuatràrượuvàbánhđemlạichongườita, rồi tớingàymườibốn thìmình làm tiệcmời lại họ, rồi luôn tiệnmờicảChuThủbịphunhân,KinhĐôgiámphunhân,HạĐềhìnhphu nhân vàmấy thân quyến nữa, lại bảoBônTứ nó tớimời bantuồngcủaVươngHoàngthântớihát,cùngđámQuếThư,NgânNhi.Cácnàngởnhàtiếpkháchuốngrượuxemđèn,còntôivớiỨng,Tạhai người tới nhà ở đường Sư Tử uống rượu xem chợ đèn cũngđược.

Nguyệtnươnggậtđầurồibảogianhânbàybàndọnrượu,KimLiênđứnglênrótrượumờimọingười.TâyMônKhánhsựcnhớlúcnãyKim Liên giả làm a hoàn thì nhan sắc lại lộng lẫy bội phần, do đótrong lòng vui thích, đưamắt cho Kim Liên. Kim Liên hiểu ý, ngồiuốngvàichénrượurồilẻnvềphòng,trangđiểmlênchothậtđẹp,vàdọnsẵnmộtbàntiệcmàchờ.LátsauquảnhiênTâyMônKhánhtớingồivàobàntiệcmàngắmKimLiên.XuânMairótrượu,haingườiănuốngchuyệntrò.KimLiênhỏi:

-Tôihỏichàng,ngàymườihainàyKiềuđạihộmờithìtấtcảchúngtôicùngđihaychỉcómộtmìnhĐạinươngđi.

TâyMônKhánhđáp:

-Ngườitamờicảthìđicảchứsaolạikhôngđi,bảonhũmẫubồngluôncanhiđitheođểkhỏiphảikhóctìmmẹrồilạiphảisaingườiđigọivề.

KimLiênlạinói:

-Ngàymaiđi,Đạinươngvàmọingườiđềucóquầnáođẹp,riêngtôithìchỉcómấybộxiêmymặcđimặclạimãicũngchánmắt.Haylàchongườigọithợtớigấp,rồichànglấyítgấmvàlụaHàngChâura

mayxiêmymớichotấtcảchúngtôi.Ngàymaitrongbàntiệctoànlàphu nhân các quan, chúng tôi cũng phải sang trọng cho người takhenchàngchứ,chẳnglẽđểngườitachêcườichohaysao?

TâyMônKhánhcười:

-Đượcrồi,đểmaigộithợtớimayxiêmychocácnàng.

KimLiênnói:

-Đợingàymaimớimaythìtrễmấtrồicòngì,ítracũngmấthaingày.

TâyMônKhánhbảo:

-GọiphómayhọTriệutớivàmấyngườinữacùnglàmthìcũngmau,vảlạichỉngườinàocầnmaythìmay,cònngườinàokhôngcầnthìđểmaysaucũngkhôngmuộn.

KimLiênnói:

-Nếucóngườikhôngcầnmaythìmayluônchotôihaibộđi,màphảichọnthứhàngthậtquýmớiđược,tôiđãcóxiêmymàtoànthứxấu,thậtthuahếtmọingười.

TâyMônKhánhcười:

-Đồquỷ,thậtthamlamquá,đượcrồi,cứyêntâmđi,muốngìđượcnấy,khôngphảinóinhiều.

Haingườiănuốngchuyệntròtớingoàicanhmộtthìlêngiườngngủ.

Hômsau,khiởviệnĐềhìnhvề,TâyMônKhánhchomởkho,lấyramấyxấpgấmvà lụaHàngChâu,gọi thợmay,mayxiêmychomọingười.RiêngxiêmycủaNguyệtnươngđượcmay trước tiên.gồmmộtbộbằnggấmhoangũsắc,mộtbộbằnglụamàuhuyềncóhoangũsắc,mộtbộbằngđoạnmàuhồlam.

Cònnămngườikiamỗingườiđượcmayhaibộ,cộngtấtcảmườibabộxiêmy.Tiềncôngmayhếtnămlạng.PhómayhọTriệuphảiđemmườingườithợtớimaymớikịp...

Tớingàymườihai,nhàhọKiềutừsángsớmđãchogianhântớimờilạimột lầnnữa.TâyMônKhánhchogianhânđemlễvật tới trước.Gần trưa, Nguyệt nương để Tuyết Nga ở nhà trông nhà, cho nhũmẫuNhưÝbồngTốQuanđi, cóHuệTúđemquầnáo tã lót theo.SauđóNguyệtnươngcùngmọingườilênkiệumàđi.

TâyMônKhánhởnhàmộtmặtsaiBônTứgọithợtớilàmđènlồngđể treo trongdịpNguyên tiêu,mộtmặtsaiviết thiếpđểmượnmấyképhátbênVươngHoàngthân.

Hồi42

HAINHÀKẾTTHÂN

Tớiquátrưa,TâyMônKhánhtớiphòngKimLiên.XuânMaibàybàndọncơmrượura.TâyMônKhánhngồixuốngbảo:

-Ngàymườibốnnàytamờiphunhâncủacácquantới,bốnđứabayphảiănmặcthậtđẹpđểcahátvàchuốcrượu.XuânMaitỳvàobàntrảlời:

-Giagiabảobachịkiathôi,tôikhôngrađâu.TâyMônKhánhngạcnhiên:

-Saovậy?

XuânMaiđáp:

- Các nương nương đều có xiêm y mới, mỗi người mấy bộ, cònchúngtôithìchẳngcóxiêmynàorahồn,trongtiệctoànlàphunhâncácquan,chúngtôichườngmặtrađểlàmtròcườichongườitahaysao?

TâyMônKhánhôntồn:

-Thìcácngươicũngcóxiêmy,cóđồnữtrangchứcóphảikhôngđâu.

XuânMainói:

-Thìphảicóxiêmáochứchẳnglẽởtrầnsao?Nhưngcómấybộcứmặcđimặclạimãi,cũquárồi,lầnnàycũngmặcnữa,màtrướcmặttoànkháchlạthìxấuhổlắm.

TâyMônKhánhcười:

-Taobiếtrồi,màythấynươngnươngmàycóxiêmymớithìcũngđòichứgì.Nhưngkhôngsao,để taochogọiphómayhọTriệu tới, lấygấmvàlụara,maychoĐạiThưvàbốnđứabay,mỗingườivàibộ

mặcchođẹp.Chobaykhỏinóiranóivào.

XuânMainói:

-Đâuphải là tôidámsosánhvớinươngnương,nhưngmà tới lúcphảimaymàthôi.Giagiađãthuậnthìtôicũngxinlàmaychotôimộtbộbằnggấmđạihồngvàmộtbộbằngđoạnmàubạch.

TâyMônKhánhcười:

-Màygớmlắm,đượcvoiđòitiên.

Nóixonglấychìakhóatựtaymởkhođemgấmlụara,chogianhângọiphómayhọTriệulạibảomaygấpxiêmáochonămngười,rồitrởlại phòng Kim Liên. Xuân Mai vui lắm, lăng xăng cười nói, chuốcrượuchoTâyMônKhánh.

TrongkhiđóNguyệtnươngvàmọingườiđãtớinhàhọKiều.Kháchkhứa trong tiệcgồmmột sốvợcácquan tronghuyệnvàmấy thânquyếncủahọKiều.Nguyệtnươngvàđámthiếpđượcđóntiếpniềmnởtừngoàicổng.Vàođạisảnh,chàohỏixong,mọingườiphânngôithứmàngồi.KiềuĐạinươngnhìnnhậnnhàTâyMônlàthângianêngọiNguyệtnươnglàđạicônương,KiềuNhi lànhịcônương,NgọcLâu là tam cô nương v.v...Quamột tuần trà, Kiều đại hộ bước rachàohỏivàcảmtạvềlễvật,sauđóluivào.

NhũmẫuNhưÝvàHuệTúđượcđưavàophòngtrongđểcoisócTốQuan,vàđượcthếtđãingaytạiđó.

Ngoàiđạisảnh,látsauthìKiềuĐạinươngmờimọingườinhậptiệc.Cảchủ lẫn kháchcộngmườimộtngười chia làmbốnbàn,Nguyệtnươngđượcmờingồiđầutiệc.Trướctiệccóhaicađànhát,chuốcrượu.Buổi tiệcbắtđầu,KiềuĐạinươngvới tưcáchgiachủ,đứngdậyrótrượumộtvòng,sauđógianhânvàcáccanữlầnlượtrót.Mỗilầngianhânhoặccanữtớirótrượu,Nguyệtnươngđềuthưởngtiền.

Látsau tiệcvãn,kháchkhứađượcmờivàophòngtrongnghỉngơi.NhũmẫuNhưÝđang choTốQuanđùa với congái đầu lòngmớisinhcủahọKiều.KiềuĐạinương,Nguyệtnươngvàmọingườithấyvậyvuivẻlắm.NgôĐạicữumẫubướcvào,NgọcLâubảo:

-Cữumẫunhìnxem,haiđứanógiốngđôivợchồngnhỏxíukhông?

NgôĐại cữumẫu gật đầu cười.Hai đứa nhỏ vẫn tiếp tục đùa vớinhau,đứanọnắmtayđứakiađưalênmiệnggặm.Mọingườicườiầmcảlên.KiềuĐạinươngbảo:

-Nóivậy thìnóichovuichứcháunhỏcủachúngtôi làmsaoxứngđượcvớicanhibênphủnhà.

Nguyệtnươngbảo:

-Sao thângia lạinóivậy,chỉsợcon traichúng tôikhôngxứngvớitiểuthưbênnàymàthôi.Nếuhainhàđãlàthân,màcàngthânhơnthìquýbiếtchừngnào.

NgọcLâunhìnBìnhNhicườihỏi:

-Cònthưthưthìnghĩsao?

BìnhNhichỉcười.

KiềuĐạinươnglạimờimọingườitrởrađạisảnh,cácmónănmớiđãđượcdọn ra,mọingười lạinhập tiệc.Kháchkhứađều tới chúcmừngKiềuĐạinươngvàNguyệtnương,bảolàhaibàthônggia.Haicanữcũngtớichuốcrượurồihátmừng.Nguyệtnươngvuilắm,saiĐạiAn lấyhaixấp lụa thưởngchohaicanữ.Haicanữsụp lạy tạƠn.

Bữatiệckéodàiđếntối.Lúcravề,Nguyệtnươngnói:

-Thângiaà,mộthaihômnữachúngtôigửithiếpmời,xinthângiaquabênnhàchúngtôiuốngchénrượunhạtnhé.

KiềuĐạinươngnói:

-Thângianóithìchúngtôibiếtvậy,nhưngchỉsợcóchuyệngìbậnkhôngsangđượcmàthôi.

Nguyệtnươngbảo:

-Vậyđâuđượcthếnàothângiacũngphảitới.

ĐoạnquaysangNgôĐạicữumẫudặn:

-Ngày rằm này là sinh nhật của TâyMônĐại nương đây, phải đichứ.

KiềuĐạinươngvộinói:

-Nếuvậythìchúngtôixintới,ngàysinhnhậtcủathângia,làmsaochúngtôivắngmặtđược.

Nguyệtnươngbảo:

-TôigiaochuyệnnàychoNgôĐạicữumẫuđó,làmsaochothângiatớiđượcthìlàm.

Nóixongcáo từ lênkiệumàvề.Đámthiếpcũng lênkiệu theosau.Gianhâncầmđènsau trướcvàhaibênsoiđườngchokiệuđi.TốQuanđượcquấnchặtvàmặcấmchokhỏibị lạnh.Vềtớinhà,mọingườibướcvàophòngNguyệtnươngthìthấyTâyMônKhánhđangngồitrongđóuốngrượu.Mọingườilầnlượtchàohỏi.NguyệtnươngngồixuốngkểlạichuyệnkếtthânvớinhàhọKiềutrongbữatiệcchochồngnghe.TâyMônKhánhhỏi:

-Tiệchômnaycónhữngai?

Nguyệtnươngđáp:

-ThìcóvợThượngCửnhân,vợChuTựBan,Thôithângia,haiđứacháugáinhàhọKiều...

TâyMônKhánhngắtlời.

-Tạisaolạinóichuyệnkếtthân?

Nguyệtnươngcườiđáp:

- Thì lúc chiều vào phòng trong thấy conmình với con gái của họ

Kiềuđùagiỡnvớinhau trêngiườngvui vẻ, trôngcứnhư làđôi vợchồngtíhon,mọingườiùavàocoi,rồilúctrởrabàntiệcthìtựnhiênđôibênnóichuyệnkếtthân.

TâyMônKhánhbảo:

-Vậycũngđược,tuylàcóđiềukhôngđượcxứnglắm.NhàhọKiềutuylàgiàucónhấtnhìtronghuyện,nhưngchẳngquacũngchỉlàmộtkẻ "đại hộ bạch y", giàu nhưng không có chức tước.Còngia đìnhmình bây giờ là gia đình quan cách rồi.Naymai tôi sẽ ngày ngàythăngquantiếnchức,họKiềuvẫnlàthườngdân,lúccướihỏirồihọKiều đứng ngồi ngang hàng với tôi sao?Mấy hôm trước đây này,KinhĐộgiámmấylầnnhờTrươnggiatớinănnỉkếtthânvớitôi,nóilàcongáiôngtamớiđượcnămtháng,rồixinhỏituổicontraimình.Tôithấyđứanhỏđókhôngphảilàconchínhthấtchonêncũngcònsuy nghĩ chưa trả lời. Không ngờ hôm nay nàng thình lình tínhchuyệnkếtthângấpgápquá.

KimLiênngồibênnói:

-Thìconmìnhđâycũngđâuphảilàconcủachínhthất.

TâyMônKhánhđùngđùngnổigiậnmắng:

-Conkhốn,ngườitađangnóichuyệnsaodámnóileo?Màylàmsaođượcquyềnchõmõmvàochuyệnnày.

KimLiênthẹnquáhóagiậnđứngdậynói:

-Phảirồi,tôicóquyềngìmànóivàochuyệnnày.

Nóixongbỏđi.

TâyMônKhánhhỏi:

-Đạicữumẫuđâu,saokhôngthấy?

Nguyệtnươngđáp:

- Kiều Đại nương giữ lại, tôi cũng nhờ đại cữu mẫu rủ Kiều Đại

nươngsangnhàmìnhdựtiệc,vìsợrằngKiềuĐạinươngthấykháchkhứanhàmìnhtoànvợquannênkhôngdámtới.

TâyMônKhánhbảo:

-Đótôinóicósaiđâu,mớichỉlàchuyệnnhỏlàmộtbữatiệcmàsựtiếpxúcđãkhókhăn,naymaichuyệnhônnhânthìcàngkhóănkhónóinữa.

Nguyệtnươngcúi đầuhối hận.TâyMônKhánh thì cứ trầmngâm.Mọingườithấykhôngkhínặngnề,đềubỏvềphòng.

NgọcLâutớiphòngKimLiên,thấyKimLiênđangnằmkhócthìbướctớianủi:

-GiagiađanggiậnĐạinương,thưthưchấplàmgìmấycâunóiđó.

KimLiênchùinướcmắtnói:

-Hồinãycócảthưthưởđó,thưthưbiếtđấy,tôicónóigìđâu,giagiabảo làcongáihọKinhhọTrươnggìđókhôngphải làconcủachínhthất, thì tôicũngnóiconcủanhàmìnhkhôngphải làconcủachínhthất,màsựthậtlànhưvậy,tôicóthêmđiềubớtchuyệngìđâu.Vậymà lãogiàkhốnkiếpchết toichếtdịchđómắngtôi tàntệ,đếnkhôngcòn tình cònnghĩagì nữa.Ôi dào, thằngbémớiđượcmấythángđãlotínhchuyệnhônnhân,rồi lo lựachọnthônggia.Tôihỏibiếtthếnàomàlựachọnbâygiờ.Bâygiờngườitachưalàmquan,nhưngbiếtđâusaunàyngườitalạichẳnglàmquan,đếnnhưlãogiàkhốnkiếpnhànàytrướcchẳnglàđứa"đạihộbạchy"haysao.Vảlạibâygiờ làmquan rồisaunàybiếtcó làmquanmãihaykhông.Tôibiếtlàlãogiàđãthaylòngđổidạvớichúngmìnhtừlâurồi,khôngcoimìnhragìcả,nênmớibảolàtôikhôngcóquyềnnóixenvàochuyệnđó,tôicóxenvàođâu,tôichỉchobiếtsựthậtmàthôi.NgọcLâunóixuôi:

-Kểrathìlochuyệnhônnhânchomộtthằngbémớiđẻmấythángthìcũngcóhơisớmthật.

KimLiênlạibảo:

-Thằnggiàchửimắngtôinhưvậymàchẳngainóitiếngnào.

NgọcLâubảo:

-Aibảothưthưnóixenvàolàmgì,ngườitađanggiậnthìlạiđổthêmdầuvàolửa,rồi lửanóđốt luôncảmình.Khôngainóigìcả,chỉcómộtmìnhthưthưnói,khôngmắngthưthứcònmắngaiđây?

KimLiênnói:

-Contrắcthấtthìbảolàcontrắcthất,saolạibắtngườikhácphảicoilàconchínhthất,vậyraLụcthưthưbâygiờlàchínhthấtrồisao?

NgọcLâungồimộtlátrồivề.

BìnhNhisaukhibiếtTâyMônKhánhđãlênthưphòng,thìtớiphòngNguyệtnươngsụplạymànói:

-ChuyệncủacanhihômnayđãkhiếnĐạinươngphí tâmmàcònbuồnbực,thậttôikhôngbiếtnóisao.

NguyệtnươngmỉmcườicúixuốngđỡBìnhNhidậyrồiváitrả,đoạnnói:

-Thếmuộimuộicóvuikhông?

BìnhNhiđáp:

-NếuĐạinươngvuithìtôicũngvui.

LátsauKiềuNhi,TuyếtNgathấyTâyMônKhánhđãđi,liềnkéonhautới an ủi Nguyệt nương.Mọi người uống trà nói chuyện. Bỗng TúXuântớithưa:

-Canhikhóc,giagiasai tôimờinươngnươngvềphòng.BìnhNhivội cáo từmọi người. Về tới phòng, đã thấy TâyMônKhánh ngồitrong.TốQuanthìđãngủyêntrêntaynhũmẫu.BìnhNhihỏi:

-Canhiđãngủlạirồià?

NhũmẫuNhưÝđáp:

-Dạ,tôiđãdỗđượccanhingủ.

TâyMônKhánhnói:

-Canhikhócmãi,mớivừangủđượcđó.

BìnhNhimỉmcườinói:

-Hômnayviệchônnhâncủacanhiđãđượcđịnhxong,tôichịuơnchànglắm.

Nóixongsụp lạybốn lạy.TâyMônKhánhvuivẻ lắm,cười toe toétđỡBìnhNhidậy rồi saiNghênhXuândọn rượu.Haingười tựavaimàuốngrượunóichuyện.

Trong khi đóKimLiên đượcXuânMai cho biết là TâyMônKhánhđanguốngrượuvớiBìnhNhithìcàngtứcgiận.LátsaugọiThuCúc,gọimấytiếng.ThuCúcmớichạylên.KimLiênđánhngayhaibạttaimàmắng:

Con khốn nạn chết dịch, tao gọi rát cả họng sao không thấymàythưa? Mày làm gì chết dấm chết dúi trong đó? Mày đừng có coithườngtao.

Đánhmắngxong,giậndữngồixuống.XuânMaikhúmnúmđemtràra.KimLiênhỏi:

-Connôtàichếtbầmnólàmgìtrongđóvậy?

XuânMaiđáp:

-Nóngồi thừtrongđó,tôigiụcmãi,nói lànươngnươnggọimànócũngchẳngthèmđểý.

KimLiênnóirítquahaihàmrăng:

-Taobiếtlắmmà,bâygiờconkhốnđócũnghọcthóikhinhthườngtaonhưngrồinósẽbiếttao.

NóixongđịnhđứngdậyđánhThuCúc,nhưngsợTâyMônKhánhngheđược,nênđànhnuốtgiậnlêngiườngngủ.Sánghômsau,TâyMônKhánhcưỡingựa ra việnĐềhình làmviệc,KimLiênbắtThuCúcđộimộttảngđá,quỳtrướcthềmrồivàotrangđiểm.Xongxuôi,KimLiên bắtXuânMai lột quầnThuCúc ra để đánh, nhưngXuânMainói:

-Connôtàikhốnnạnđódơdáylắm,nươngnươngbắttôilộtquầnnóthìlàmsaotôirửataychosạch?

KimLiênliềngọiHọaĐồngtới,bắtlộtáoThuCúcra,rồicầmroiquấttúibụilênđầu,mìnhThuCúc,vừađánhvừamắng:

-Làmsaomàydámcoithườngtao?Màybắtchướcai?Taođâychứkhông phải đứa nàomàmày có thể coi thường được đâu.Để taođánhchomàymộttrậnnhừtửxemmàycódámcoithườngtaonữahaykhông?

Cứ thế, Kim Liên đánh rồi mắng, mắng rồi đánh. Mắng đến khantiếng, đánh đếnmỏi taymà chưa chịu thôi. ThuCúc thét lên từngchậpđauđớnnhưtiếnglợnbịchọctiết.BìnhNhiởgầnbênngherõràng,biết làKimLiênnóixiênnóixéo,nhưngchỉvộibịtchặthaitaiTốQuan,sợcongiậtmìnhthứcgiấc,rồigọiTúXuântớidặn:

-NgươisangthưavớiNgũnươngrằngcanhimớibúno,đangngủ,xinNgũnươngđừngđánhThuCúcnữa,sợcanhithứcgiấckhócrồiọesữa.

TúXuânchạysangnói,KimLiênlạicàngđánhThuCúcdữdộihơn,rồimắngThuCúc:

-Conkhốnnạn,condâmphụ,màycậycáigì,màyỷvàoaimàdámcoithườngtao?Taođánhchomàychết,màymàcàngkêutothìtaocàngđánhmạnh.Ngườiđiđườnghayhàngxómgìcónóitaocũngmặc,đếnlãogiànhànàycóvềbâygiờcũngchẳnglàmgìtao.Taođánhchomàybiếttaolàai.BìnhNhingherõrànglờiKimLiên,giậnlắm cố nhịn, bỏ cả uống trà ăn bánh, chỉ ngồi ôm conmà tức ứanướcmắt.

Tớigầntrưa,TâyMônKhánhvềnhà,vàothămcontrướchết,thấymắtBìnhNhiđỏlênthìhỏi:

-Làmsaomàmắtmũiđỏcả lênvậy?Màsaođầu tóccũngkhôngchịuchảinữa?

BìnhNhikhôngnóigìvụKimLiênđánhmèoquèochó,chỉđáp:

-Trongngườitôihơikhóchịu.

TâyMônKhánhbảo:

-ThângiabênđósaiKiềuThôngđem lễvậtsangmừngsinhnhậtcủanànggồmmộtxấp lụa,bốnvò rượu,mộtmâmđào,mườicânmì,mộtthạchgạotrắng,lạinhântiếtNguyêntiêutặngchocanhimộtmâmbánh,mộtmâmhoaquả,bốncáiđènlồngnguyêntiêu,mộtxấpđoạnthiênhồng,mộtxấpđoạnthúylam,mộtcáimũkimtuyếnvàtớisáuđôihài.Thậtnhàmìnhchưacógìchongườitamàngườitađãtới biếumình trước,Đại nươngđịnhmời nàng lên bàn tính vụ đó.NgôĐạicữumẫucũngsangđâytrướcnóilàKiềuthângiangàykiamớisangđược,giađìnhhọKiềucũngcómộtngườilàvợcủahoàngthântứclàKiềungũtháithái,nghenóihainhàkếtthân,Kiềungũtháitháimừnglăm,hẹnrằngtớirằmcũngsangđây.Bâygiờmìnhcũngphảiviếtthiếpmờingaymớiđược.BìnhNhinghevậymớitừtừđặtconxuống,rồitớigươngchảiđầu,sauđólênphòngNguyệtnương,chàoNgôĐạicữumẫuvàmộtthânquyếnhọKiềulàKhổngtẩu,rồingồixuốnguốngtrà.Nóichuyệnmộthồi,KhổngtẩuvàKiềuThôngcáotừ,BìnhNhitặngíttiền.Haingườilạytạrồivề.

BìnhNhingồilạibàntínhvớiNguyệtnương...

Hồi43

MỘTTỐINGUYÊNTIÊU

TâyMônKhánhcũng tớibàn tínhvớiNguyệtnương,NgôĐại cữumẫuvàBìnhNhi.Nguyệtnươngnói:

-Người tađem lễvậtsangnhàchoconmình trước thìmìnhcũngphảicólễvậtsangchotrưởngthưnhàngườitachứ.

NgôĐạicữumẫunói:

- Việc này phải có một người mai mối đứng ra lo liệu mới đượcNguyệtnươngnói:

-NgườitabênđócóKhổngtẩu,cònmìnhbiếtnhờaibâygiờ?

TâyMônKhánhbảo:

-ThôithìbâygiờlạiphảinhờtớiPhùnglãovậy.

Nóixongsaiviếttámtấmthiếp,bảoPhùnglàovàĐạiAnđemđimờiKiềuĐạinương,Kiềungũtháithái,vịThượngCửnhân,vợChuTựBan,ĐoạnĐại thư,TrịnhTam thư, tớingày rằmsangdự tiệc.MộtmặtsaiLaiHưngmuarấtnhiềulễvậtvề,sauđósaiKínhTếvàBônTứđemsangnhàhọKiều...

HômsautrongnhàTâyMônKhánhcứrộnrịpcảlên.ĐanglúcngườinàocũngbậnrộnthìỨngBáTướcđến,thấyvậythìhỏinguyêndo.TâyMônKhánhkểlạiviệckếtthânvớiKiềuđạihộ,rồinóitiếp:

-Ngàyrằm,ởđâymởtiệcđãithângiavàcáckháchđànbà,anhemmìnhthìtớinhàởđườngSưTửvừauốngrượuvừangắmchợđèn.

BáTướcngồichơimộtlúcrồivề.

Tới ngày rằm, từ sáng sớm Ngô Ngân Nhi đã sai người đem rấtnhiều lễ vật đắt tiền tới tặng Bình Nhi và TốQuan, đồng thời viếtthiếpxinlàmconnuôi.BìnhNhinhậnlễvậtvàgửilờicảmtạ.Látsau

thìNgânNhithântớilạyBìnhNhi.TrongkhiđóQuếThưđangngồinói chuyện với Nguyệt nương, thấy Ngân Nhi thì hỏi nguyên do,Nguyệtnươngbènkểlạiđầuđuôi,nóirõviệcNgânNhixinlàmconnuôiBìnhNhi.

QuếThưnghe xong khôngnói gì nhưng trong lòng giậnNgânNhilắm.Hômđóhaingườituygầnnhaumàkhôngnóivớinhaucâunào.

Trongkhiđó, tạisảnhđường,banhátgồmhaimươingười từphủVươngHoàngthântới,đangramắtTâyMônKhánh.TâyMônKhánhsaigianhândọnphòngchohọỞvàbàytiệcrượukhoảnđãi.Đoànhátnàydohaingườithầytuồngdẫndắt.LátsauthìChuThủbịphunhân,mẫuthâncủaKinhĐôgiám,KinhĐôgiámphunhân,TrươngĐoàn luyện phu nhân, cùng nhau kéo đến, kiệu lớn kiệu nhỏ, gianhânquânhầudẹpđườngầmỹ.Nguyệtnươngdẫnđámtiểuthiếpratậncổngđóntiếpvàophòngkhách,đôibênthilễrồiphânngôichủkháchmàngồi.Gianhânđemtràra,mọingườivừauốngtràvừacóýchờđợiHạĐềhìnhphunhân.Mãitớitrưamôinghelínhtrángdẹpđường,rồikiệucủaHạĐềhìnhphunhântừcổngtiếnvào,quânhầuđầytớxúmxít trướcsau.Hạphunhânbước lênsảnhđườngchàohỏimọi người. Khách khứa đã đông đủ, saumấy tuần trà,Nguyệtnươngmờimọingườinhậptiệc.XuânMai,NghênhXuân,NgọcTiêuvàLanHươngxiêmylộnglẫyđànháttrướctiệcmuavui,đồngthờithayphiênnhauchuốcrượuchokhách.Saunhiềutuầnrượu,Nguyệtnương cho đoàn hát ca diễn tạimột sân khấu đã dựng sẵn trướcsảnhđường,kháchngồidựtiệcvừauốngrượuvừaxemtuồng.

TâyMônKhánhthìlúcbắtđầutiệc,rachàohỏikhách,rồitrởralênngựatớicănnhàởđườngSưTử,nơiđâyđãđượcdọntiệcđểđãiỨng,Tạhaingười.ĐồngthờicũngsaiĐạiAntớimờiVươngthịtớiđó.

ĐạiAntớinhàVươngthịbảo:

-Gia gia sai tôimờiHàn đại thẩm tới nhà tại đườngSưTử uốngrượuxemđèn.

Vươngthịbảo:

-Đikhỏinơinàytangạilắm,vảlạiHànđạithúccủangườibiếtđược

thìsao?

ĐạiAnbảo:

-GiagiađãnóitrướcvớiHànđạithúcrồi.Nếuđạithẩmkhôngtớithìlấyaichuốcrượuchogiagia.

Vươngthịimlặngsuynghĩ,chưabiếtnênđihaykhôngthìHànĐạoQuốcvề.ĐạiAnnóingay:

-Hànđạithúcvềđâyrồi,Hànđạithẩmkhôngchịutinlờitôinóiđâynày.

Vươngthịhỏichồng:

-Cóthậtgiagiachogọitôikhông?

ĐạoQuốcbảo:

-Thậtchứsaokhông,ởđóchỉcóhaicanữđànhát,khôngailoviệcbếpnướcvàlàmmónăn,nàngcóđếnđómaumauhaykhông.Giagiabảotôiđóngcửatiệmsớmrồilátghénơiđóuốngrượuluôn.

Vươngthịnóilấylệ:

-Khôngbiếtlúcnàotiệcmớitanđểvềchosớm,nhàchẳngcóai.

Nóixongtrởvàotrangđiểm,thayxiêmytheoĐạiAnđi.TớinơiđãthấyvợLaiChiêutớitrướctranghoàngnhàcửa,trầmhươngthơmlừng. Trong khi đó,Ứng Bá Tước đã đến và đang cùng TâyMônKhánhđứng trênbao lơnvénmànhnhìnxuốngchợđènbêndưới.Bỗng thấyTạHyĐại,ChúcThậtNiệmvàmộtngườiđầuđội khănhình vuông, đang chen chúc trong đám đông xem đèn. Tây MônKhánhbènchỉxuốnghỏiBáTước:

-Nhịcacóquenngườiđộikhănvuôngdướikiakhông?

BáTướcnhìnkỹrồiđáp:

-Ngườinàyquenmặtlắm,nhưngthìnhlìnhkhôngthểnhớra.

TâyMônKhánhgọiĐạiAnlênbảo:

-MàyxuốngdướikiangầmmờiTạgialênđây,nhớđừngchoChúcgiavàngườiđộikhănvuôngkiabiết.

ĐạiAnvộichạyxuốnglầu,mởcửarađường,lenlỏivàođámđôngđitheobangười,rồi lựa lúcChúcThậtNiệmvàngười lạđi trước,TạHyĐạiđisau,bènbước tớikéonhẹ tayáoTạHyĐại.HyĐạigiậtmìnhquaylại,ĐạiAnnóingay:

-GiagiatôivàỨngnhịgiađangởtrênlầu,mờiđạigialênngaycóchuyệnmuốnnói.

HyĐạibảo:

-Đượcrồi,ngươilênthưalàchútnữatatới.

ĐạiAntrởvề,TạHyĐạicùngđivớihaingườitớimộtnơiđôngđúcrồi lẩn về căn nhà lầu củaTâyMônKhánh.Hai người kia, cứmãixemđèn,quaylạikhôngthấyHyĐạithìrủnhauđitìm.TrongkhiđóHyĐạibướclênlầuváichàorồinói:

-ĐạicavàỨngnhịcaởđây,saokhôngsaingườinóichođệmộttiếng?

TâyMônKhánhnói:

-TôiđãnhờỨngnhịcađâytớimờinhưngnhịcatớithìcacakhôngcó nhà. Bây giờ tôi tin hỏi, lúc ca ca tới đây thì Chúc ca có biếtkhông?

HyĐạikhôngbiếtchuyệngìnhưngcũngđáp:

-Chúccakhôngbiết,nhưngchuyệngìvậy?

TâyMônKhánhhỏi:

-Ngườiđộikhănvuôngđicùngvớinhịvịcacalàaivậy?

HyĐạiđáp:

-Người đội khăn vuôngđó làVươngTamquannhânở trongphủVươngChiêuTuyênđó.HômnayVươngTamvàChúccatớinhàtôi,họVươngmuốnnhờtôivàChúccađứngrabảolãnhđểvaybatrămlạngđểlênkinhđôtheohọctạinhàVũhọchầuthiralàmquanvõ,nhưngtôibiếtvayaigiùmbâygiờ.

Dođóbachúngtôirủnhauđicoichợđènnguyêntiêugiảimuộn.

ĐoạnquaylạihỏiBáTước:

-Nhịcatớiđâylâuchưa?

BáTướcđáp:

- Vì tôi còn ghé nhà huynh đểmời huynh, nhưng không gặp, nêncũngchỉmớitớiđâyđượcmộtlátmàthôi.

TâyMônKhánhhỏi:

-Huynhđãănuốnggìchưa?

HyĐạiđáp:

-Đãănuốnggìđâu,theohaiôngđóđirãcảcẳngmàchẳngcólấymộthớprượunữa.

TâyMônKhánhquaylạibảoĐạiAn:

-BảonhàbếpđemcơmrượulêndâychoTạđạigiacủangươiăn.

Đại An đã bưng ra bốn đĩa đồ ăn,một bình rượu nhỏ vàmấy thốcơm.HyĐạingồixuốngănmộtmình, loángcáiđãhếtsạch.TrongkhiđóTâyMônKhánhvàBáTướcngồiđánhcờgiảitrí.HyĐạiănxong,ĐạiAndọndẹpbátđĩa.Lúcđó,hai canữngồi kiệu tới.Haingườixuốngkiệungoàicửarồidắttaynhautươicườibướcvào.BáTướctừtrênlầutrôngthấythìcười:

-Haicontiệntỳgiờnàymớidẫnxáctới.

ĐoạnquaylạibảoĐạiAn:

-Đừngdẫnchúngnóvàophòngtrongnghỉvội,dẫnchúngnólênđâygặpta.

HyĐạihỏi:

-Hômnaychomờihainàngnàovậy?

ĐạiAnđáp:

-GiagiachomờiĐổngKiềuNhivàHànNgọcXuyến.

Nóixongchạyxuốnglầunói:

-Ứngnhịgiamờihaithưthưlênlầunóichuyện.

Hai ca nữ không chịu, bước thẳng vào phòng trong. Vợ LaiChiêubướcratiếpđón.HaicanữthấyVươngthịănmặcsangtrọng,trangđiểm lộng lẫy,khôngbiết làainhưngcũngváichào rồingồixuốnggiường.VợLaiChiêuđemtràra.Vươngthịđứngdậymờihaicanữuốngtrà.Haicanữcámơn,vừauốngtràvừanhìnVươngthịkhôngchớpmắt.LátsauĐạiAnbướcvàohaingườiníulạihỏinhỏ:

-Vịnươngtửngồikialàaivậy?

Hỏixongthìtủmtỉmcười.ĐạiAnđáp:

-Đấylàmộtthânquyếncủagiagiatôi,hômnayđượcmờitớiđâyđểxemđèn.

Haingườibảonhau:

-SaochúngmìnhtớinhàTâyMônđạiquanmấylầnmàkhônggặpvịnương tửnày.Nhưngnếuđã là thânquyếncủađạiquan thìmìnhphảilàmlễramắtchođànghoàng.

NóixongkéonhautớitrướcmặtVươngthịsụplạyramắt.Vươngthịhoảnglên,vộiváitrả,nânghaingườidậy,rồimờihaingườiăncơm

uốngrượu.Vươngthịcũngcùngăncơm.ĂnxonghaingườiđànhátchoVương thịnghe.BáTước trên lầunghe tiếngđàncavọng lên,bèngọiĐạiAnhỏi:

-Này,ngươinóitanghe,haiconnhỏđóđangđànhátchoaingheởdướiấyvậy?

ĐạiAncườiđáp:

-Ngườitahátxướngthìmặcngườita,nhịgiahỏilàmgì?

BáTướcbảo:

-Thằngkhốnnàyănnóihaynhỉ,màykhôngnóithìtưởngtakhôngbiếthaysao?

ĐạiAncười:

-Nhịgiabiếtthìcònhỏilàmgìnữa.

Nói xong xuống lầu. Cũng lúc đó LýMinh và NgôHuệ lên lầu lạychào.BáTướchỏi:

-Saohaingườibiếtchúngtađangởđâymàđến?

LýMinhquỳthưa:

-Chúngtôitớichủnhàtrước,nhưnggianhânnóilàgiagiavànhịvịỞđây,nênchúngtôitớiđểhầuhạ.

TâyMônKhánh vui lắm, cho hai người xuống dưới uống rượu ăncơm,lạisaiĐạiAnđimờiHànĐạoQuốc.LátsauĐạoQuốctới,TâyMônKhánhmờimọingườinhậptiệc.CầmĐồngrótrượumời.ĐổngKiềuvàNgọcXuyếnbướclêntrướctiệclạychào.BáTướcmắng:

-Haicontiệntỳkia,saođếnđâymàkhônglênyếtkiếntangay?Tachogọicũngkhôngchịulênnữa,bâygiờcònvácxáclênđâylàmgì?

ĐổngKiềucườiđáp:

-Tại tôi trênđường tớiđâycó thằngphảigiónóđịnhghẹonên tớitrễ.

NgọcXuyếnthìcườibảo:

-Còntôithìlạcmấtmộtđứacontrai,bâygiờmớithấy.

BáTướctứcquábảo:

-Đạica,ởđâyđãcóLýMinhvàNgôHuệrồi,đạicacònchogọihaiconkhốnkiếpnàytớiđâylàmgìchonónóiláo.Đêmnguyêntiêumànghehaicontiệntỳnàyhátthìxuixẻosuốtcảnămchomàcoi.Đạicachoítbạclẻrồiđuổivềđi.NgọcXuyếnnói:

-Ơhay,đạiquanđâychogọichúngtôilạichứcóphảiôngđâumàôngđòiđuổi.

BáTướcnổisùng:

-Đồdâmphụ,tangồiđâyngươicũngphảihầuhạtavậy,takhôngthèmthứngươinênđuổingươiđượcchứsao?

NgọcXuyếnnói:

-HầuhạÔngsaođược,hátchoôngnghethìnhưđàngẩytai trâuchứgì?

BáTướcđậpbàn:

-Giỏilắm,contiệntỳkhốnnạn,látnữaởđâyvềrồichúngmàybiếttaytao,taođãcócách,chúngbayđừngtưởnglàthoátkhỏitaytaođâu.

ĐổngKiềuhỏi:

-Ôngơiôngcócáchgìđâu,nóinghethửcoi.

BáTướchùnghổnói:

-Látnữatiệctanchắclàkhuyalắm,mộtlàtahôhoánvớiđộituần

phòngbắtmàyvề tộiđiquákhuyangoàiđường, triềuđìnhcó lệnhcấmđikhuyarồimàybiếtkhông?Màybịbắtlàcứđònnhừtử.Hailàtachỉbỏ ra ít tiềnmua rượuchobọnphukiệuuống thậtsay,đêmkhuyađámphukiệuđónóchomàyxuốnghố.

NgọcXuyếnbảo:

-Trờiơi,mưucơthầndiệuquá,thậtkhôngbiếtxấuhổ,hạiđànbàcongáikhôngxong.Này,nếuquákhuyathìchúngtôiởlạiđây,ngủlạiđây,chẳnglẽđạiquanđâyđuổichúngtôirađườngsao?

Mọingườicườiầm lên.BáTướccũngcười theo,khôngkhívuivẻtrở lại.Hai nữ ca bắt đầu đàn hát,mọi người ăn uống chuyện trò.BỗngĐạiAnchạylênthưa:

-Chúcgiatới.

Mọingườingạcnhiênnhìnnhau.ChúcThậtNiệmlên lầu,bướctớiváichàomọingườirồicười:

-Mọingườiănuốngvuivẻquánhỉ.

ĐoạnquaysangHyĐại:

-Huynhtớiđâyvớiđạicamàsaokhôngthèmnóivớitôimộttiếng,cứâmthầmbỏtôimàđi,làmtôitìmkiếmgầnchết.

HyĐạiđáp:

-TôicũngtìnhcờngólênthìthấyĐạicavàỨngnhịcađangđứngtrên lầunênchỉđịnh lênváichàomà thôi,khôngngờbịđạicagiữthậtlại,khônglàmsaobỏđiđược.

TâyMônKhánhtừnãygiờkhôngbiếtphảinóigì,bâygiờmớigọiĐạiAn:

-NgươimangthêmghếtớiđâyđểChúcgiavàtauốngrượu.

ĐạiAnvội vàngđemghế ravà lấy thêmbátđũa.ChúcThậtNiệmngồixuốngănuốngnhưsấm.

NgôHuệvàLýMinhbướctớirótrượuvàđànhát.HyĐạihỏiThậtNiệm:

-Huynhđivớihắntớiđâuthìchiatay?Màsaohuynhbiếtchúngtôiởđây?

ThậtNiệmđáp:

-TôivớiVươngTamquantìmhuynhmãikhôngthấynênmớitớinhàlãoTôn.VươngTammượnđượcba trăm lạngbạc, nhưng lại gặptênTônThiênHóaviếtsaivăntựnợmớichếtchứ.

HyĐạiđáp:

Nếu vậy thì văn tự đó không dính dấp gì tới tôi vì Tôn ThiênHóađứngrabảolãnh.Nhưngviếtsaithếnào?

ThậtNiệmnói:

-Tôiđãdặnrồi,văntựnợlàphảiviếtrõítnhấtlàbakỳhạn,vậymàhắnkhôngchịunghe,cứlàmkhácđi.

HyĐạihỏi:

-Huynhđịnhrabathờihạnnhưthếnào?

ThậtNiệmnói:

-Hạnthứnhấtlàlúcheomaythổichimnhạnkéovề,hạnthứnhìlàkhicáởdướinướcnhảylênbờ,hạnthứbalàđáởdướinướcđượcphơikhô.HạnthứbalàhạnchótphảitrảtiềnlạiHyĐạibảo:

-Thờihạngìmàkỳlạvậy?Văntựnợmàviếtnhưvậyđâuđược,ítnhấtcũngphảirõràngmộtchútchứ?

ThậtNiệmtrợnmắt:

-Saolạikhôngrõràng?Mộthạnlàmùathu,mộthạnlàmùaxuân,hạnchótlàmùahè.Mùahètrờilàmhạnhán,nướcthiếu,triềuđình

phải cho vét lại sông rạch, như vậy đất đá ở dưới nước chẳng bịliệnglênbờvàphơikhôlàgì?

Mọingườicườiầmcảlên,tiếptụcănuốngtròchuyện.Trờiđãchạngvạng tối,TâyMônKhánhsaiđốtđèn lồng treokhắp trên lầu, trongngoàirựcrỡ,đủkiểuđènhoasoisáng.ỞnhàNguyệtnươnglạisaiKỳĐồngđembốnquảđựngthứcănvàbánhtráitới,toànlàloạiquý.TâyMônKhánhhỏi:

-Tiệcởnhàdãtanchưa?Aisaingươilạiđây?

KỳĐồngđáp:

-ChínhĐạinươngsai tôiđemnhữngthứcnàytớiđểgiagiadùng.Tiệc ở nhà dã xong, nhưng Đại nương còn giữ khách ở lại sảnhđườnguốngrượuxemtuồng,vàlátnữathìxemđèn.

TâyMônKhánhhỏi:

-Đènởnhàđẹpkhông?

KỳĐồngđáp:

-Đẹpvànhiềuvôcùng,treosuốttừngoàiđườngvàotrongnhàtreođầycảhoaviên,sángrựcmộtvùng,dântronghuyệnđổxôtớiđứngchậtđườngđểcoiđèncủanhàmìnhđó.

TâyMônKhánhbảo:

-Tađãdặnđám línhphải cầmbinhkhíđứnggácdọcngoàicổng,khôngchoaiđộtnhập,chúngnócócanhgácđànghoàngkhông?

KỳĐồngđáp:

-Mấyanhấycanhgáccẩnthậnlắm,khôngaidámquấynhiễuhết,họchỉđứngngoàixemvàreohòmàthôi.TâyMônKhánhkhôngnóigì,KỳĐồngmởquả,bàythứcănvàbánhtráira,haicanữlạitiếptụchát,NgôHuệvàLýMinhbướctớitiệcrótrượu.TâyMônKhánhdặnKỳĐồngvềnhàlấythêmrượuquý.

NgôHuệvàLýMinh rót rượuxong lui ravàibước,đànhátnhữngkhúcNguyêntiêu.

LátsauthìHànĐạoQuốcxinphépvềtrước.Sauvàituầnrượunữa,TâyMônKhánhsaiLaiChiêumởcửadướinhà,đemcácdànpháobôngvàpháo thăng thiên rađườngđểđốt, lạigọivợLaiChiêuvàVươngthịlênlầuxem.Từtrênlầunhìnxuống,dânchúngtừchợđènđổxôraxemgianhânTâyMônThiênhộđốtpháo,họchenchúcồnào,buquanhnhưkiến.LaiChiêuvàĐạiAnlầnlượtrađốtpháo,mỗilầnmộttiếngnổầm,pháobôngnổtungtrongkhônggian,pháothăngthiênmuônmàuvọtlêntrờithìdânchúnglạivỗtaydậmchânreohòlongtrờilởđất.TâyMônKhánhđứngtrênlầuxem,tronglòngvuivẻlắm.Giànpháobôngvàpháothăngthiênđốtxong,mọingườiquayvàobàntiệc.Dướiđườngdânchúngcònxônxaobàntánkhenngợikhôngthôi.

Látsau,BáTướcthấyTâyMônKhánhđãngàngàsay,lạicósựhiệndiệncủaVươngthị,nêngiảvờxuốnglầurửatay,rồikéoHyĐạiracửađiluôn.ĐạiAnhỏitheo:

Nhịvịđiđâuđây?

BáTướcquaylạibảo:

-Chúngtakhôngtiệnngồilâu,vảlạicũngcóchútviệc.Giagiangươicóhỏithìcứnóichúngtađirồi.

ĐạiAntrởlênhầutiệc.LátsauTâyMônKhánhhỏi:

-NhịvịỨng,Tạđâurồi?

ĐạiAnthưa:

-Nhịvịđitừnãyrồi,dặntôilàgiagiacóhỏithìthưalại.

TâyMônKhánhkhônghỏitiếpnữa,chỉgọiLýMinhvàNgôHuệtớithưởngchomỗingườimộtchungrượulớnrồinói:

- Hôm nay ta không thưởng tiền cho hai ngươi vội, nhớ tới ngàymườisáuđếngiúpta,tamởtiệcđãitấtcảnhữngngườigiúptatrong

việcbuônbánlàmăn,hômđótasẽthưởngsau.

LýMinhuốngxongchungrượuthìquỳxuốngthưa:

-ChúngtôixinthưatrướcvớigiagialàngàymườisáuthìtôivàNgôHuệ phải hát ở nhàHồ gia, vị quanmới thăng chức tại phủĐôngBình,nênphảitớichiềuchúngtôimớiđếnđược.

TâyMônKhánhbảo:

- Chiều tối gì cũng được, hôm đó ta cũng đãi muộn, miễn là cácngươiđừngquênlàđược.

NgôHuệthưa:

-Chúngtôilàmsaodámquên.

Nóixongcảhai lạychàomàvề.TâyMônKhánhdặn theo. -Ngàymai ta cịng bày tiệc tại nhà, có cả Quế Thư và Ngân Nhi đó, haingườinhớđến.

Haingườivânglời,xuốnglầumàđi.TâyMônKhánhquaylạithưởngtiềnchohaicanữrồichovề.

ThậtNiệmcũngcáotừ.TâyMônKhánhsaigianhândẹpbàntiệc,tắtđènnếntrênlầu,rồiluivàophòngtrong.

ĐứaconnhỏcủaLaiChiêutừtốicũngtớixemchađốtpháo,giờđâycùngmẹlêndọndẹptrênlầu,thấycònmấyđĩađồăn,nóđịnhlấyăn.Mẹnóđuổiđánh,nóchạyngayvàobêntrong,thấytrongphòngđènsáng,lạicótiếngđànbàcườinóithìtưởngrằngmấycanữchưavề,bènghémắtvàocoithìthấyTâyMônKhánhvàVươngthịđangđùagiỡn trên giường, đứa nhỏ vội thụt lùi. TâyMônKhánh nghe tiếngđộngngoàicửa,vộinhỏmdậychạyracoithì thấyđứanhỏđangbịmẹnómắngchửivàlôiđi.TâyMônKhánhquayvàovớiVươngthị.Tớigầnkhuya,TâyMônKhánhmớitrởrabảoĐạiAngọikiệuđưaVươngthịravề,rồisauđóchủtớcũnglênngựavềnhà...

Hồi44

THÂNGIAKẾTCHẶTTHÂNTÌNH

TâyMônKhánhvềtớinhàthìđãcanhba,Nguyệtnươngchưangủ,còn đang cùngmọi người uống trà nói chuyện. Ngô Đại cữumẫuthấyTâyMônKhánhvềthì luivàophòngtrong.Nguyệtnươngthấychồng ngà ngà say thì bảo chồng cởi áo ngoài, ngồi uống trà chotỉnh.NgọcTiêuđemtrà lên,TâyMônKhánhhỏivềbữatiệcởnhà,sauđómuốnnghỉđêmvớiNguyệtnươngnhưngNgôĐạicữumẫunằmtrongphòngNguyệtnương,dođótôinghỉđêmtạiphòngNgọcLâu.

HômsauTâyMônKhánhraviệnlàmviệc,HạĐềhìnhcảmtạvềbữatiệchômquadànhchovợmình.TâyMônKhánhnói:

-Hômquachỉ là tiệcmọn,cònnhiềuđiềusơsuất,chỉsợquýphunhânphiềntrách.

TớigầntrưaTâyMônKhánhvềnhàđãthấyhọKiềunhờKhổngtẩuvàKiềungũtháiđemlễvậttới.Nguyệtnươngthâunhậnvàmờivàophòngtronguốngrượuchuyệntrò.

LátsauthìBônTứdẫnhaikháchthươnglàLýTrívàHoàngTứđếntrảtiền,haingườinàytrướcđâynhờBáTướcvayTâyMônKhánhmộtngànnămtrămlạngvềvụsápong.BáTướccũngtớiđểchứngkiếnviệctrảtiền,vìBáTướclàngườibảolãnh.TâyMônKhánhmờitấtcảvàothưphòng,saiKínhTếđếmlại,thấytrảđủmộttrămnămchụclạngtiềnlời,nhưngtiềnvốnchỉmớitrảmộtngànlạngcònthiếunămtrămlạngnữa.Lý,Hoànghaingườinănnỉxinkhấtlại.TâyMônKhánhbảo:

-Đượcrồicứđểsauhãyhay,hiệntrongnhàtôicònnhiềuviệcbận.

Haingườimừnglắm,cảmtạkhônghếtlờirồicáotừmàvề.

BáTướcđứngdậyđịnhtheorađểtínhtoánphầnmình,nhưngTâyMônKhánhgọilạibảo:

-Ngồiđâychơiđã,điđâumàvội.

Nóixonggọiđemtràramời,rồikể:

-Hômquanhịcabỏđiđâusớmquá,lúctôivềtớinhàthìcũngcanhba.Sánghômnaylạiphảidậysớmraviệngiảiquyếtvàicôngviệc.Hômnaynhàtôilạiđãikhách,còntôithìphảitớinhàChuđạinhânăntiệc,chẳngbiếtgiờnàomớivềđược,thậtmệtquá.

BáTướcnịnh:

-Đạicanhưvậylàcóphúclắmrồi,biếtbaongườimongđượcnhưđạica.

HaingườinóivàicâunữathìBáTướcnhấpnhổmđịnhcáotừTâyMônKhánhbảo:

-Đểgọichúngnómangrượurađâyanhemmìnhuống.

BáTướcđứngdậy:

-Đatạđạica,tôicòncóchútviệcriêng,xinđạicachotôiđiTâyMônKhánhlạihỏi:

-Saokhôngthấytẩutẩulạiđây?

BáTướcđáp:

-Đãchogọikiệurồi,tiệnnộichắccũngsắptớihầu.

Nóixongvảichàorồitấtcảđira,thẳngđườngtìmLýTrívàHoàngTứđểđòitiềncông.

TâyMônKhánh trở vào thư phòng,mở số bạc do Lý, Hoàng vừađemtrả,riêngsốmộttrămnămchụclạngbạctiềnlờiđượctrảbằngbốn đĩnh vàng sáng lấp lánh, Tây Môn Khánh cầm vàng trên tay,tronglòngvuivẻnghĩrằng:

-BìnhNhiquảlàquýthiếpmàcanhicủataquảlàquýtử.NgaylúcBìnhNhisinhhạcanhithìtađượclàmquan,rồitửngàycócanhitới

nay, tiềnbạccứvàonhưnước.Sốvàngnàyđể tachocanhimớiđược.

Nghĩ xongmỉm cười giấu vàng vào tay áo rồi tới phòng BìnhNhi,nhưngvừađingangcổngvàophòngKimLiênthìKimLiêncũngtìnhcờ từ trongbước ra.ThấyTâyMônKhánhbước vội vàng vềphíaphòngBìnhNhi, tayáocộmlênvậtgìkhảnghi thìKimLiênvộigọilớn:

-Chàngđiđâuvậy?Trongtayáocócáigìthế?Ghéđâychotôicoimộtchút.

TâyMônKhánhkhoáttay:

-Đượcrồi,đểlátnữatôitrởrađã.

NóixongrảobướcvàophòngBìnhNhi.KimLiênvừatứcvừathẹnvìkhông gọi được TâyMôn Khánh tới, mặt khác trong lòng lại thêmnghihoặc,lẩmbẩm:

-Tứcchếtmất thôi,chúngnóngangnhiêntrêutứcngaytrướcmắtmìnhthếnàythìchịusaonổi?

Khôngbiếtcócáigìđemchoconkhốnvậy,chắcquý lắmnênmớigiấumình.

Nóixongtrởvàogiườngnằm.

TrongkhiđóTâyMônKhánhbước tới trướcmặtBìnhNhi, lấybốnđĩnhvàngcầmtrêntay.BìnhNhihỏi:

-Ởđâuvậy?Cầmnhưvậylạnhtaychết.

TâyMônKhánhcười:

-TiềnlờitrongvụchoLýTrívàHoàngTứvaytiềnđó.TốQuanđangđùavớimẹ.TâyMônKhánhđưamấyđĩnhvàngchoconcầmchơi.BìnhNhibảo:

-Kìa,lạnhtaycon.

TâyMônKhánhcườibảo:

-Tôitặngchocanhichơi.

BìnhNhisợconbị lạnh,giằngmấyđĩnhvàngbỏxuốnggiườngrồiđưamộtcáikhănchoTốQuancầmchơi.TâyMônKhánhmỉmcườinhìncon.BỗngĐạiAnvàothưa:

-CóVânthúcthúcđemhaiconngựatới,mờigiagiaracoi.TâyMônKhánhhỏi:

-Cónóilàngựaởđâuđemtớikhông?

ĐạiAnđáp:

-NghenóilàcủangườianhlàVânThamtướng.

Đang nói chuyện thì thấy KiềuNhi vàNgọc Lâu dẫnNgôĐại cữumẫu và người con dâu là Trịnh tam thư tới thăm Bình Nhi và TốQuan.TâyMônKhánhvộibảoBìnhNhicấtbốnđĩnhvàngđi,đoạnrangoàicoingựa.BìnhNhiđưamấyđĩnhvàngchonhũmẫuNhưÝcấtđi,nhưngNhưÝnói:

-Hồinãycótấtcảlàbốnđĩnh,saobâygiờchỉcóba?Nươngnươngcóchocanhicầmmộtđĩnhhồinãyrồicólấylạichưa?

BìnhNhiđáp:

-Hồinãythìcanhicócầmmộtđĩnhthật,nhưngtađãlấylại,đểtrêngiường,rồiđưakhănchocanhicầmchơimà.BìnhNhichỉchàohỏikháchqualoa,mờingồichơirồilotìmđĩnhvàng.NhưÝnói:

-Cáikhănhồinãycanhicầmchơi thì rớtxuốngđấtđây,cònđĩnhvàngthìđâu?

Đámkháchngơngẩnnhìnnhau.Cảphòngcứloạncảlên.NhưÝlạihỏiNghênhXuân,NghênhXuânlạihỏiPhùnglão:

Phùnglãođáp:

-Tôimắtkémlắm,cóthấygìđâumàhỏitôi,vảlạimấyngườicoisócca nhi, bây giờ lại muốn đổ tiếng oan cho tôi hay sao. Có nươngnươngbiếtđó,tôiởvớinươngnươngbaonhiêunăm,thậtchưahềtơhàomộtchútgì,vàngbạctôikhôngcóhamđâu.

BìnhNhicười:

-Cóainóigìđâumà lãophảicàkêdêngỗngvậy?Chỉhỏi lãocóthấy đâu không, không thấy thì thôi chứ gì. Đoạn quay lại bảoNghênhXuân:

-Ngươichưagìđãlàmnáoloạncảlên,đểlátnữahỏilạigiagiaxemgiagiacócầmtheokhông.

Nhưngchẳnglẽgiagiangươilạichỉcầmđicómộtmình.

NgọcLâubâygiờmớihỏi:

-Vànggì?Ởđâuvậy?

BìnhNhiđáp:

-Cóbiếtvàngởđâurahaycủaaiđâu,giagiahồinãyđemlạichocanhi chơi đó. Trong khi đóTâyMônKhánh cùng vài gia nhân đangđứngxemngựa.TâyMônKhánhcoimộtlátrồibảo:

-Ngựanàycũngchưathậtphảilànòitốt,sợkhôngđixađược.

ĐoạnhỏingườihọVân:

-Ngựanàylệnhhuynhởnhàđòibaonhiêuđây?

VânLýThủđáp:

-Cảhaiconnàygiahuynhtôichỉxinbảychụclạng.

TâyMônKhánhbảo:

-Giácảnhưvậycũngkhôngnhiều,nhưngtiếckhôngphảingựatốt,

thôiđể lầnkháccóngựa tốt cứđem tớiđây, tiềnbạckhông thànhvấnđề.

Nóixongquayvào,thấyCầmĐồnghớthảichạyranói:

-Lụcnươngthỉnhgiagiavàogấp.

TâyMônKhánhtrởlạiphòngBìnhNhi.BìnhNhihỏingay:

-Chàngcầmtheomộtđĩnhvàngphảikhông?Ởđâysaochỉcóbađĩnh?

TâyMônKhánhbảo:

- Tôi ra coi ngựa, đem vàng theo làm gì? Hồi nãy bỏ lăn lóc trêngiường,trướckhibướcratôicòndặnnànglàphảicấtđicơmà?

BìnhNhinói:

-Vậy thì biếnđâumà tìmmãi không thấy, nhũmẫu thì cứđổ choPhùnglão,Phùnglãođangngồikhóckiakìa.

TâyMônKhánhbảo:

-Nếukhôngailấythìchắclàlẫnđâuđó,cứtừtừmàtìm,việcgìphảiồnàolênvậy?

BìnhNhinói:

-Chàngdặnnhưngmà lúc đó khách tới gấpquá, tôi quênđimất,nhưngngay sauđó thì tìmđã không thấy, khách thấy cứ loạn lên,khôngtiệnngồinênđãđicảrồi.Thôichànglấylạibađĩnhvàngnàyđi,thậtrắcrốiquá.

Nóixong,đưavàngchoTâyMônKhánh.Bỗnggianhânvàothưa:

-CóBônTứđemmộttrămlạngbạctớigiao,mờigiagialênnhận.

TâyMônKhánhtrởlênthưphòng.

KimLiênngheđượcchuyệnmấtvàngbênBìnhNhi liềntứctốclênnóivớiNguyệtnương,rồinóithêm:

-Đạinươngcoi,ngườitathấygiagiacótiền,dámđemvàngchoconcầmchơirồiđểmất.Thậthếtnói.

Nguyệtnươngtừtốn:

-Tôibiếtchuyệnrồi,nhưngkhônghiểuđĩnhvàngđóđiđâu.

KimLiênnói:

-Điđâuthìaimàbiết.Hồinãyđó,tôithấygiagiatấttảđivềphòngLục nương, trong tay áo thấy có vật gì, tôi gọi lại hỏi xem, gia giakhôngchịu,cứđi thẳng.Chỉ látsau làầm lênvìchuyệnmấtvàng.Mộtđĩnhvàngnhưvậyítnhấtcũngnặngmườilạng,trịgiátốithiểucũng năm sáu chục lạng bạc chứ có phải ít dâumà đem cho conchơi.Đámahoànkểlailàsaukhimấtvànggiagiachẳngnóigì,Lụcnươngsaigianhântìmkhắpnơithìgiagialạibảorằngcứtừtừmàtìm.Aiđờivàngbạcmàdửngdưngnhưvậybaogiờkhông?Haylàgiàucóquárồicoivàngbạcnhưđấtsét?MàĐạinươngtínhlàmấtđiđâu,chỉcómấychủtớhọtrongnhàchứcònaivàođâynữa.

Đang nói thì Tây Môn Khánh vào đưa ba đĩnh vàng cho Nguyệtnươngcấtđirồinói:

-Đây là tiền lờicủasốbạcmộtngànnăm trăm lạngchoLýTrívàHoàngTứvay,hồinãygồmbốnđĩnhtấtcả,nhưngtôiđemtớichocanhicầmchơirồikhônghiểuthấtlạcđâumộtđĩnh.Bâygiờnàngtrahỏigianhâncácphòngchotôi.

Nguyệtnươngbảo:

-Đánglẽthìkhôngnênchocanhicầmvàngchơivìsợlạnhtayrồicảmrồisao?Bâygiờxảyrachuyệnmấtmátthếnàythậtphiền.

KimLiênngồibênnói:

-Thì rahồinãygiagiađemvàngđếnchocanhichơi,vậymà làmnhưbímật lắm, tôi gọi cũng chẳng thèmđứng lại.Hồi nãy gia gia

đemvàngđithìkhôngchịuchoaibiết,bâygiờchuyệnmấtvàngxảyralạibắtĐạinươngphảitrahỏigianhânđàytớcácphòng.Gianhânđàytớcácphòngthìliêncangìtớivụnày,vàngmấttrongphòngLụcnươngthìchỉcómấychủtớhọchứcònaikhác,trahỏinhưvậychỉkhiếnchogianhânđàytớnócườichomàthôi.

TâyMônKhánhnổigiậnsấntớiđánhKimLiênmộtbạt tainhưtrờigiángrồimắng:

-Conkhốncâmmiệngđi,màykhôngcóquyềnnóichõvàoviệcnày,vậymàdámănnóihỗnláovớita,màycómuốntađánhchomộttrậnchếtluônhaykhông?Taocònlạgìcáitâmđịanhơbẩncủamày.

KimLiênlậptứcbùlubùloalên:

-Trờiơi,tôibiếtrồi,bâygiờôngcậyquyềncậythếcậytiềncậybạcmà thay lòng đổi dạ với tôi. Bây giờ ông đánh chết ai mà khôngđược,mộtmạngngười đối với ôngbâygiờ có nghĩa lý gì, ai dámngăncản,bâygiờôngmuốngiếttôithìcứviệcđánhchếttôiđi.BâygiờônglàmquanThiênhộthuộcVệmôn,ôngmuốngìcũngđược.Nếukhông thìđể tôivềởvớingườimẹbệnh tậtcủa tôi, tôikhôngthèmquyềnthếtiềnbạcnơiđâyđâu.Tôinóithật,ôngchưachắcgìđãhơnai,chẳngquacũngchỉlàthứquanhạngmạtđộimũráchmàthôi.

TâyMônKhánhcườihahả:

-Conkhốnnàyănnóinhưthếthìcóchịunổikhông?Màybảotaolàthứquanđộimũrách,đểbảoahoànnólấymũcủataoracoicóráchkhông.Mày lạibảo tao làquanmạthạng,nhưng thửhỏi taocónợnầntiềnbạccủaaikhông?

KimLiênbảo:

-Thiaibảoônggọitôilàconkhốnnọconkhốnkia,tôikhốnchỗnàođâu,chỉtôicoi.

Nói xongđứngdậygiơ chângiơ tay.Nguyệt nương thấy vậy cườibảo:

-Thôihaingườiđừngcókểxấunhaunữa,thànhrachuyệnkhôihàibâygiờ.MàNgũmuộimuộicũngkhôngdượcnhiều lờinữa,chungquychỉtạicáimiệngcủamuộimuộimàthôi.

TâyMônKhánhbỏrangoài,gặpĐạiAnthưa:

-BênChuđạinhânlạichongườitớinhắc,sợgiagiaquên.TâyMônKhánhbảo:

-Đilấyngựachota,rồidặncậuKínhTếlàlomọiviệcđi.BâygiờtasangChuđại nhândự tiệc.Nói xong thì lại thấyđámđào kép củagánhháttrongphủVươngHoàngthândohaithầytuồngdẫntớilạychào.TâyMônKhánhbảo:

-Hômnaycácngươiránggiúpvuichocácnươngnươngởđây,tasẽtrọngthưởng.

ĐoạnbảoThưĐồngsắpxếpchỗnghỉngơichohọ.Haingười thầytuồngquỳthưa:

-Đạiquankhôngdặnchúngtôicũngphảihếtlòng,đâudámđểquýnươngnươngphiềntrách.

TâyMônKhánhbảoThưĐồng:

-Bảodọnrượuchohọuốngrồitặnghọnămlạngbạc.

ThưĐồngđáp:

-Vâng.

TâyMônKhánhlênngựamàđi.

Trongkhiđótạiphòngtrên,NguyệtnươngbảoKimLiên:

-Ngũmuộikhôngvềphòngănmặctrangđiểmlạiđi,mặtmàynhếchnhácthếkia,kháchkhứangườitađếnbâygiờ,trôngthấycònracáigìnữa.Aibảotrêuvàolãođólàmgì?Lãođóhơimộttí làthượngcẳngchânhạcẳngtay,khôngcótôiởđâycóphảilàmuộimuộiđãbịmộttrậnnênthânrồikhông.

Từràychuyệngìkhôngdínhdángtớimuộimuộiđừngcónóixenvàolàmgì.Vàngmấtthìkệngườita,tìmđượchaykhôngtìmđượccũngkệngười ta,chuyệnkhôngxảy ra tạiphòngmuộimuội thì thôi,nóilàmgì?

Muộimuộitừnayphảinênbớtcáimiệnglạimớiđược.

KimLiêncứnghọngkhôngnóiđượclờinào,bènđứngdậyvềphòng.

LátsauBìnhNhivàNgôNhânNhitớiphòngNguyệtnương,Nguyệtnươnghỏi:

-Làmsaovàngtìmkhôngthấy?HồinãygiagiavàNgũnươngđấukhẩu rồi đánh Ngũ nươngmột bạt tai cũng vì chuyện đó. Nhờ tôikhuyêngiải nên cảhai người cùngbỏđi rồi.Giagianói ]à nếu tôikhôngtrahỏigianhânđàytớcácphòngchorathìchínhgiagiasẽtrahỏi.Bâygiờmuộimuộitrrướchếtphảitrahỏichokỹgianhâncủamìnhđiđã.Chỉcómấygianhân trôngcoi canhimàđểmấtđượcmộtđĩnhvànghaysao?Mộtđĩnhvàngbâygiờđâuphảiíttiền.

BìnhNhinói:

-Tựnhiêngiagiađembốnđĩnhvàngđếnchocanhicầmchơi,đúngvàolúcNhịnương,Tamnương,NgôĐạicữumẫuvàTrịnhtamthưtớichơi,tôivộitiếpkhách,đếnlúcquaylạithìchỉcòncóbađĩnh.Bâygiờthìahoànđổchonhũmẫu,nhũmẫuthìđổchoPhùnglão,Phùnglão khóc lóc suốt từ nãy tới giờ đó, chỉ đòi chết. Bây giờ tôi cũngchẳngbiếttínhsao.NgânNhinói:

-Trời đấtơi, có chuyệnđósao,hồi nãy tôi cũngcó tới vớinươngnươngtôi,nươngnươngtuykhônghỏi tôi,nhưngthếnàythìchínhtôicũngkhôngđượcyêntâmchútnào.Aimàchẳnghamtiền,nhưngchuyện này phải tra hỏi cho ra chứ không thì lụy đến nhiều ngườikhác.

ĐangnóichuyệnthìĐổngKiềuvàHànNgọcXuyếntớitươicườilạychàoNguyệtnương,NgôĐạicữumẫuvàBìnhNhirồiváichàoNgânNhi,đoạnhỏi:

-NgânThưthưhômquakhôngcónhàphảikhông?

NgânNhicườihỏilại:

-Làmsaothưthưbiết?

ĐổngKiềuđáp:

-Hômqua chúng tôi hát cho gia gia và khách khứa tại căn nhàởđườngSưTửởgầnchợđèn,giagianói thư thưđanghầuhạcácnươngnươngởđây.

Nguyệt nươngmời hai người ngồi uống trà. TiểuNgọc rót trà, haingườiđứngdậynhậntràrồiváitrảTiểuNgọcmộtvái.

NgânNhihỏi:

-Haithưthưhátởđóđêmquatớichừngnàomớithôi?NgọcXuyếnđáp:

-Tốiqua tôivềcùngđườngvớiemtrai thư thư làNgôHuệ,về tớinhàthìcũnggầncanhhai.

Mọingườinóichuyệntoàntínhcáchxãgiao.

LátsauNguyệtnươngbảoNgọcTiêu:

-Ngươicoisửasoạnbànghếđi,kẻolátnữakháchtớidọnkhôngkịpđâu.ĐoạnquaylạibảoTiểuNgọc:

-NgươivàomờiNhịnươngvàQuếThưrauốngtrà.

Látsauhaingườirachàohỏimọingườirồicùngngồiuốngtrà.BỗngthấyNghênhXuânbồngTốQuan lên.TốQuanđộimũkim lương,mặcáođạihồng,chânđihàibạch,tayđeovòngvàng.BìnhNhicười:

-Cáicậunày,aimờimàcậutựnhiêntớivậy?Rađâyvớimẹ.

Nghênh Xuân đem TốQuan lại, Bình Nhi để con ngồi trên đùi TốQuanthấyđôngngười,cứnhìnhếtngườinọtớingườikia,sauđóthì

nhìnQuếThưchằmchặp.QuếThưbảo:

-Canhicứnhìntôichằmchặpthếkiachắclàđòitôibồngđó.

Nóixongbước tớigiơ tay ra,TốQuansàngayvào lòngQuếThư.NgôĐạicữumẫucười:

-Cậunàygớmlắm,mớibâynhiêumàđãchọnngườiđẹpnhấtởđâyđểbắtbồngđó.

Nguyệtnươngcũngcười:

-Thìchanàoconnấymà,sợsaunàylớnlêncònhơncảchanữa.

NgọcLâubảo:

-Vậythìchắcbịmẹlớnđánhđònrồi.

BìnhNhibảoQuếThư:

-Coichừngemlàmướthếtáothưthưbâygiờ.

QuếThưcười-Sợgì,cóướtcũngkhôngsao,cháuthíchbồngcanhilắm,đểcháubồngmộtlátđã.

ĐổngKiềubảoNgọcXuyến:

-Haichúngmình tớiđâycũng lâu rồimàchưahátchocácnươngnươngnghe,bâygiờphảihát,chứcứngồimãinhưthếnàysao?

Nóixonghaingườilấyđànra,NgọcXuyếnđàntỳbà,ĐổngKiềuđàntranh,NgânNhicũngháttheo,bangườiđànhátkhúc"Hoanởdướitrăng, tơvàngvươnggốcngôđồng".Tiếngđànhát réorắtêmđềnkhiến choTố quan thiu thiu ngủ ngay trong lòngQuếThư.Nguyệtnươngthấyvậybảo:

-Lụcmuộimuộinhìncậucảkìa,cậucảchongheđànhátrồingủtítđimất.BảoNghênhXuânnóbồngvềphòngchongủđi.

BìnhNhivộibướctớibồngconrồitraochoNghênhXuân,dặnđem

vềphòngchongủ.

BỗngĐạiAnvàothưa:

- Tôi qua bên Kiều thân gia mời lần nữa thì thấy Chu nnãi nãi,ThượngCửphunhânđềucómặttạiđó,chỉchờKiềungũtháitháitớilàcùngsangđây.Hiệnngoàisảnhđườngđãchuẩnbịxongxuôirồi,bannhạccũngđãsẵnsàngđểcửnhạcnghênhtiếp,xinĐạinươngvàcácvịchuẩnbịlàvừa.

Nguyệt nương và mọi người ra sảnh đường, thấy mọi thứ đã tềchỉnh,bìnhphongrèmtrướngrựcrỡ,gianhânđàytớănmặcquầnáo đẹp túc trực trong ngoài, XuânMai bốn người cũng trang điểmlộnglẫyngồiđợi.ĐangcoixétthìthấyvợỨngBáTướclàỨngnhịnươngtới,cógianhânứngBảođitheokiệu.

Nguyệtnươngnghênhtiếpvào,ứngnhịnươngváichàoxongnói:

-Giagiachúng tôi thườnghay tớiđâyquấyquảquannhânvàĐạinương,thậtcũngchịuơnquannhâncùngĐạinươngnhiềulắm.

Nguyệtnươngbảo:

-Nhịgiavàgiagiachúngtôilàchỗanhemkếtnghĩa,đilạilàchuyệnthường,vảlạichúngtôiởđâycũngnhờvảnhịgianhiềulắm.

Mọingườingồinóichuyệnxãgiao.Látsaunghengoàicổngcótiếngchiêngtrốngdẹpđườngrồitrênphòngkhách,nhạccửlên,BìnhAnchạyvàothưa:

-KiệucủaKiềutháitháiđãtới.

Nguyệt nương vàmọi người đứng dậy bước xuống thềmđại sảnhnhìnra,thấymộthàngnămcỗkiệulớntừtừvàocổng,quânhầuđàytớ bu quanh. Kiệu của Kiều thái thái đi trước, có rèm châu ngânbuôngxungquanh,bốnviênhiệuúycưỡingựađihaibên,línhhầuđiđằngsauđằngtrước.Nguyệtnươngvàđámtiểuthiếpkéonhauranghênh đón, đám khách xuống kiệu theo Kiều thái thái vào sảnhđường.Chủkháchcùngnhauthi lễKiềuthái tháikhoảngthất tuần,đầutócbạcphơnhưngdadẻhồnghào,đôimắttinhnhanh,ănmặc

cựckỳsangtrọng.NguyệtnươngxinđượclạychàonhưngKiềutháitháinhấtđịnhkhôngchịu,cuốicùngphảiđểNguyệtnương lạymộtlạy.SauđóNguyệtnươngmờikháchngồi,Kiềutháitháiđượcngồitrênhết,rồimớitớiKiềuĐạinương,KiềuĐạinươngtừchốinói:

-Tôilàcháucủatháithái,đâudámvôlễnhưvậy,xinđểnhườngchoChuđạiquannươngnươngvàThượngCửnhânnươngnương.

Haingườinàycũngkhôngchịu.Chủkháchcứkhiêmnhượngmãi,saucùngthìKiềutháitháingồichỗdanhdự,cònkháchthìngồibênđông,chủngồibêntây,mọingườitheothứvịmàngồi.BọnXuânMaibốnngườimặctoànxiêmáomới,trangđiểmrựcrỡbướctớiróttràmời,KiềutháitháinóivớiNguyệtnương:

- Xin cung thỉnh TâyMôn đại nhân ra đây cho chúng tôi được báikiến,đểgọilànhậncáilễthântình.

Nguyệtnươngnói:

-Giagiachúngtôibậnviệccôngtạiviệnnênchưavềđược.

Kiềutháitháihỏi:

-Chẳnghayđạinhânởngôiquannào?

Nguyệtnươngđáp:

-Giagiachúngtôinguyênchỉ làmộthươngdân,nhưngđượctriềuđìnhbanânchothọchứcThiênhộ,coivềhìnhpháp.Chonênchúngtôibênnàytuymaymắnđượckếtthânvớiquýđạigiabênđóquảlàkhôngxứng.

Kiềutháitháinói:

-Nươngnươngdạyquálời,đạinhânbênnàyởngôichứccaoquýnhưvậymàchịukết thânvớibên tệđiệt thìđó làcảmộtđiềuvinhhạnh, cho nên hômnay tôimới tới đây để kết chặt thêmmối thântình.

Nguyệtnươngnói:

-Tháitháihômnayhạcốđếnhànxánhưthếnàyquảlàmấtcông.

Kiềutháitháinói:

-Nươngnươngcứdạyquánhưthế,chứtriềuđìnhmàcònkếtthânvới thứ dân cơmà, như Đông cung Qúy phi hiện tại là cháu củachúng tôi.PhụmẫuQúyphichẳngmay thất lộcsớm,chỉmộtmìnhchúngtôinuôidưỡng.ThânphụQúyphicòntạithờithìgiữchứcChỉhuysứ,bấthạnhtạthếvàonămnămmươituổi.VợchồngKiềuđạihộcháuchúngtôibâygiờđâytuychứcphậnkhôngcónhưngtựtaytạo dựng cơ đồ như hiện nay thì cũng không làm gì hổ thẹn tôngmôn.

Đôibêncứnóitoànnhữnglờibềngoàilàkhiêmnhườngnhưngsựthật là có ý khoe khoang. Lát sau Ngô Đại cữu mẫu bảo Nguyệtnương:

-Chobồngcanhirađâybáikiếntháitháiđểtháitháibanphúcbanthọcho.

BìnhNhivộisaigianhânxuốngbảonhũmẫuđemTốQuanlên.KiềutháitháinhìnTốQuanthìkhentặngkhôngdứtlờimàbảo:

-Cacathậtlàtướngmạođoanchínhphiphàm,saunàytươnglaitấtkhóngườitheokịp.

Nóixonggọigianhântới,mởmộtcáihộpra,lấy.mộtcáivòngvàngchếtạotrongcungđeochoTốQuan,rồilạitặngmấyxấplụa,cũnglàđồngựdụng.NguyệtnươngđứngdậyváitạrồimờiKiềutháitháivàmọingườidùngtràănbánh.LátsauNguyệtnươnghướngdẫnmọingườivàohoaviênthămcáccảnhtrí.TrongkhiđóKínhTếvớisựphụgiúpcủaĐạiAnvàThưĐồng,đứngchỉhuyđámgianhândọntiệctrênđạisảnh.

ĐếnkhiNguyệtnươngdẫnmọingườitrởvàođạisảnhthìtiệcđãdọnxong,sơnhàohảivịkhôngthiếuthứcgì,rượuthìtoànrượuquý.BọnXuân Mai bốn đàn hát tưng bừng, Nguyệt nương mời mọi ngườinhậptiệc.Cảnhphúquýthậtkhôngsaotảxiết.

Nguyệt nương và Bình Nhi đứng dậy rót rượumời khắp bàn tiệc.Kiều thái thái, Kiều Đại nương và đám khách đều đứng dậy chúcmừngNguyệtnương,BìnhNhivàchúcmừngmốithântìnhcủahainhà,vàbuổitiệcbắtđầu.

BọnXuânMaibốnđứabướctớirótrượu.BọnQuếThưbốnngườiđàn hát khúc "Thọ tỷNam sơn" để chúcmừngKiều thái thái. BọnQuế Thư hát xong thì vào chuốc rượu cho khách, và ngoài thềm,đoànhátbắtđầunhữngvở tuồngchọn lọc.Buổi tiệckéodài trongtiếngnóicườicahát.ĐámgianhânnhàbếpmỗilầnđemthứcănlênđềuđượcKiềutháitháivàKiềuĐạinươngthưởngtiềnchorấthậu.Đám Quế Thư, Xuân Mai cũng như đoàn tuồng càng được hậuthưởng hơn nữa. Buổi tiệc kéo dài tới lúc chạng vạng thì Nguyệtnươngsaiđấtnếnvàtrămkiểuđènlồng,ánhsángmuônmàurựcrỡsuốt trongngoài. Lát sau thì vừng trăng trònđầunămnhôdần lêntrong bầu trời xuân quang đãng, ánh trăng chiếu thẳng vào sảnhđường,cùngvớiánhđènánhnếntạothànhánhsánglunglinh.

Látsaunữathìtiệctàn,Nguyệtnươngmờikháchquanhữngbànkếđóđểdùngtiệcrượuhoaquảvàbánhtrái.Đoàntuồngđãđượclệnhngưngdiễn,đểtrongnàycáccanữđànhát.

VừngtrănglênđượchaiconsàothìKiềutháitháiđứngdậycáotừ,Nguyệt nương lưu lại không được. Cả đám khách cũng đứng dậytheo. Nguyệt nương và đám tiểu thiếp đưa Kiều thái thái và đámkháchratớikiệu.Trướckhilênkiệu,Kiềutháitháivàmọingườiváichào cáo biệt. Nguyệt nương và đám tiểu thiếp cũng vái chào lại.Đámkháchlênkiệumàvề.Lúcđócũngkhoảngcanhhai.

NguyệtnươngquayvàodặnKínhTếlochỉhuygianhândọpdẹp,lạigọihaithầytuồngtớithưởngtiềnrồichovề.SauđósaiKínhTếchogianhândọn tiệckhácđể thưởngcôngchogianhân trongnhàcảmộtngàymệtnhọcvấtvả.Tiệcmớidọnxong,KínhTế,LaiBảongồitrên,rồitớiBônTứ,haiHưng,ThưĐồng,ĐạiAn,rồilầnlượtđếncácnamgianhânkhác.Đámgianhâncườinói làmhuyênnáocảđêmkhuya.KínhTếbảo:

-Giagiacóthểvềthìnhlình,cácnươngnươnglạiđangnghỉngơi,mọingườimuốnănuốngnonêvuivẻthìphảibớtcáimiệngđi,bâygiờmìnhdùngtửulệnh,mỗingườilầnlượtđọcmộtcâuthơhaycâu

gìcũngđược,đọckhôngđược thìphạtmộtchung lớn,bâygiờbắtđầubằngPhóquảnlý.

Phóquảnlýđọc:

VuithaylàtiếtNguyênTiêuBônTứđọctiếp:

Baonhiêurượuthịtbấynhiêusướngđời.

KínhTếđọc:

Đènhoatrăngsángaiơi.

LaiBảođọc:

Mỹnhânsaochẳngthấyđâu.

ThưĐồngđùa:

Đạinươngdạydỗmấycâuquênrồi.

ĐạiAnđọc:

Cònrượuthịt,xincứmời.

BìnhAnđọctiếp:

Gióxuânhâyhẩycứxơithậtnhiều.

Mọingườicườihahả,nângchungmàuống.

Trong khi đó đám a hoàn và nữ gia nhân cũng cómột tiệc ở nhàdưới.

Hồi45

THỦPHẠMLẤYVÀNG

TrongkhiKínhTếcùngđámgianhânănuốngvuivẻ thìkiệurướcNgôĐạicữumẫutới,NgôĐạicữumẫucáotừ.Nguyệtnươngnói:

-Thìtẩutẩuởlạinghỉđây,ngàymaivềcũngđượcchứgì?

NgôĐạicữumẫunói:

-Thôi,babốnhômnaytôiởriếtbênnhàKiềugia,nhàcửachẳngaicoisóc,cacaởnhàthìbậncôngviệcngoàiVệmôn,thôiđểtôivề,hôm khác sẽ tới, hay là để tôi sẽmời cô nương và các vị nươngnươngtớinhàtôiuốngchénrượu.

Nguyệtnươngbảo:

-Nếuvậythìđểchiềumaichúngtôixintới.

NgôĐạicữumẫunói:

-Cótớithìxintớisớmmộtchútchonhiềuthờigiờtròchuyện.

Nguyệtnươngsoạnmấyquảđựngquàbánhnguyêntiêu,saiLaiAnđemtheovềnhàNgôĐạicữumẫu.BọnQuếThưbốnngườicũngtớilạychàoNguyệtnươngmàvề.Nguyệtnươngbảo:

-Việcgìmàvội vậy?Giagia códặn tôi là phải giữ các thư thưởchơi.Vậycácthựthưnánlạixemgiagiacóvềkhông,sợlàgiagiacóchuyệngìmuốndặncácthưthưchăng.Chonêntôikhôngdámđểcácthưthưvềđâu.

QuếThưnói:

-Giagiađidựtiệcchắcvềmuộnlắm,vảlạiconvàNgânNhiđãởđâysuốthaingàyrồi,xinchochúngconvề,haichịkiamớitớihômnaythìđểhaichịđóởlạichờgiagia.

-Ởnhàđãcóthưthưcủaconrồi,logì.

QuếThưđáp:

-Thư thưcủaconbịngười tamờiđimấyhômnay,ởnhàchỉcònmộtmìnhmẫuthâncon,chắclàmẫuthânconchờlắm.

ĐangnóithìKínhTếvàothưachuyệnvềtiềnthưởngcủakháchchogianhân.Nguyệtnươngbảo:

Tanhờhiềntếrangoàixemcáckiệuđãtớichưa.

KínhTếđáp:

-MớithấykiệucủaĐổngKiềuvàNgọcXuyến,cònkiệucủaQuếThưvàNgânNhithìchưathấy.

Hìnhnhưhồinãyhaicáikiệuđócótớinhưngkhôngbiếtaiđãchovềrồi.

QuếThưcười:

-Chắccacađánhlừachúngtôirồi.

KínhTếnói:

-Khôngtinthìramàcoi,tôiđánhlừalàmgì.

BỗngCầmĐồngchạyvàothưa:

-Giagiavềtới.

Nguyệtnươngbảo:

-Maykhông,thếmàcácthưthưcứđòivề.Cácthưthưvềrồitôibiếtnóisaovớigiagiađây?

TâyMônKhánhcóvẻngàngàsay,bướcvàongồixuốngghế.Mấycanữbướctớilạychào.TâyMônKhánhhỏi:

- Tiệc tan rồi hay sao? Mấy người này sao đứng đây, không hátxướnggìcảthếnày?

Nguyệtnươngcười:

-Cácthưthưđangđòivềđấy.

TâyMônKhánhbảo:

-ĐổngKiềuvàNgọcXuyếnvềđượcrồi,cònQuếThưvàNgânNhithìphảiởđâyvàihômnữachohếttiếtNguyêntiêu.

Nguyệtnươngcười:

-Thấychưa?Tôinóicósaiđâu,vậymàhaingườilàmnhưtôinóidốikhôngbằng.

QuếThưxịumặtkhôngnói.TâyMônKhánhhỏiĐạiAn:

-KiệucủaĐổngKiềuvàNgọcXuyếnđãtớichưa?ĐạiAnđáp:

-Thưađãtớirồi.

TâyMônKhánhbảo:

-Tabâygiờkhônguốngrượunữađâu,nhưngcácthưthưhátchotanghemộtkhúcđirồiđểhaingườikiavề.Bốncanữđemnhạckhírađànhát.Nguyệtnươngvàđám tiểu thiếpngồinghe.Khúchátdứt,ĐổngKiềuvàNgọcXuyếnlạichàoravề.QuếThưvàNgânNhiởlại.TâyMônKhánhđanghỏichuyệnvềbữatiệcởnhàthìbênngoàicótiếngồnào,rồiĐạiAnvàCầmĐồnglôimộtahoàncủaLýKiềuNhilàHạHoaNhitớithưavớiTâyMônKhánh:

-Vừarồitôiđưahaithưthưvềrồidắtngựavàochuồng,nhưnglạithấymột người đang lúi húi trong chuồng ngựa, chúng tôi hết hồnnhìnvào thì thấyHạHoaNhi,chúng tôihỏi thìnónhấtđịnhkhôngnói.NóixongđẩyHạHoaNhixuốngbắtquỳ.HạHoaNhinhỏmdậyđịnhchạy,TâyMônKhánhbảo:

-Baytróinólạichotahỏinó.

CầmĐồngsấntớixốcHạHoaNhilênđểtróigiậtcánhkhuỷulạithìbỗngthấymộtvậtgìrơiraphátlêntiếngkêukimkhí.TâyMônKhánhhỏi:

-Cáigìvậy?ĐạiAncầmlêncoirồinói:

-Trờiđấtơi, cóphảiđĩnhvàngđâykhông?TâyMônKhánhnhổmdậycoirồibảo:

-Đúngrồi,đĩnhvàngmấthồisángđâymà,thìracontiệntỳkhốnnạnnàyđãăncắp.HạHoaNhivộinói:

-Thưatôichỉnhặtđượcmàthôi.TâyMônKhánhquát:

-Màynhặt đượcởđâu?HạHoaNhi im lặng.TâyMônKhánhnổigiậnquátbảoCầmĐồnglấykẹp,kẹpmườiđầungóntay.

HạHoaNhiđauquáthétlên.Kẹpđượcmộtlúc,TâyMônKhánhlạisai đánhhai chụcbànvả.Nguyệtnương thấyTâyMônKhánhhơisay,lạiđangđùngđùngnổigiậnthìsợ,khôngdámkhuyêncan.TâyMônKhánhquát:

-Màykhôngnóithìtachotreomàylênmàđánhtớichết.

HạHoasợquárênrỉthưa:

-TôinhặtđượctrongphòngLụcnương.

TâyMônKhánhbảo:

-Vậylàrõràngrồi,thảkẹptaychonó.

ĐạiAnbướctớitháokẹp.TâyMônKhánhquaylạibảoBìnhNhi:

-Đemnóvềphòng, rồingàymaigọingườibánnócho ta, thứnàynuôilàmgì.

KiềuNhigiậnuấtlênbảo:

-Conkhốnkiếpkia,aichomàytớiphòngkhácnhưvậy?Màdùmàycónhặtđượcvậtgìthìcũngphảinóichotaobiếtchứ.

HạHoachỉquỳkhóc.KiềuNhibảo:

-Màycònkhócphảikhông?Đểchogiagiađánhchếtmàyđichứởđómàkhóc...

TâyMônKhánhđứngdậybảo:

-Thôi,bâygiờcònnhiềulờigìnữa.

Nói xong đưa đĩnh vàng choNguyệt nương cất rồi tới phòngBìnhNhi.

TrongnàyNguyệtnươngsaiTiểuNgọcđóngcổngtrongrồiquaylạihỏiNgọcTiêu:

-HồisángconHạHoanótớiphòngLụcnươnglàmgìvậy?

NgọcTiêuđáp:

-Hồisáng thìNhịnươngvàTamnươngđưaNgôĐạicữumẫuvàTrịnhTamthưtớiphòngLụcnươngthămcanhinênnóđitheohầuNhịnương.Khôngngờnóđã lấycắpđĩnhvàng.Hèngì lúcởnhàbếp,chúngtôinóiđùalàgiagiađangsaiĐạiAnđilấy"langcân"đểtrừng trị đứa nào ăn cắp vàng thì nó tới hỏi "lang cân" là gì, làmchúngtôicườimuốnchết.Chúngtôimớigiảithíchchonóbiết."langcân!'làgânchósói,dailắm,tróichântróitaybằngthứđóthìxiếtvàodathịtđaukhôngchịunổi.Nónghexongmặttáimét,nhưnglúcđóchúng tôi đâucóđểý.Chắc lànósợbị khámphánênhồi nãy lợidụng lúc trời tối rồiđemđĩnhvàng ragiấu tạichuồngngựa,nhưngkhôngngờbịĐạiAnbắtgặp.

Nguyệtnươngnói:

-Thìravậy,conkhốnnàygớmthật,bịđònlàđánglắm.

Nóixongđứngdậy.KiềuNhi]ôiHạHoavềphòng.QuếThưđitheo.

Vàotớiphòng,QuếThưbảoHạHoa:

-Màysaonguquá,mười lămmườisáu tuổiđầumàngunhưchó.Mày có nhặt được thì nên về gửi cho nương nương đây, một lànươngnươnggiữchomày,hailàkhônggiữđượcthìcũngchechởđượcchomày.Đàngnàymàykhôngthèmnóivớinươngnươngmộtlờinênmớikhốnkhổthếnày.Màytưởnggiấuđượchaysao,màycógiấuđằngtrờingườitacũngtìmra.Màyngulàmàychết,aithươngai cứuđượcmàybâygiờ.Mày làmvậy thì nươngnươngđây cònmặtmũinào,nươngnươngmangtiếnglàkhôngbiếtdạymày,thựcrathìnươngnươnghiềnlành,thươngmàylắm.MàykhôngthấyconThuCúcbênNgũnươngđóhaysao?Nóbịđánhđậpsuốtngàymànócóbaogiờlàmxấuchủnóđâu,mặcdùchủnólàthứhồlytinhởcáinhànày.

HạHoachỉcúimặtkhóc.QuếThưlạihỏi:

-Bâygiờmàymuốnởlạivớinươngnương,haylàmàymuốnngàymainươngnươnggọingườibánmàyđinhưlờigiagiavừadặn?

HạHoađáp:

-Tôimuốnởlạivớinươngnương.

QuếThưbảo:

-Nếuvậythì từnaynươngnươngnóigìmàyphảinghe,màynhặtđược bất cứ thứ gì cũng phải đưa cho nương nương, mày ngheđược bất cứ! chuyện gì cũng phải về thưa lại với nương nương.Đượcvậy thìnươngnươngsẽ tìmcáchcứumày,màyđãnghe rõchưa?HạHoađáp:

-Thưthưdạy,tôiđãrõ.

TrongkhiđóTâyMônKhánh tớiphòngBìnhNhi, thấyBìnhNhivàNgânNhiđangtròchuyện,bèncởiáongồixuốngbêncạnh.BìnhNhibảo:

-HômnayNgânthưnghỉđâyvớitôi,làmgìcóchỗchochàngnghỉ.Haylàchàngquaphòngkhácđi.

TâyMônKhánhcười:

-Saolạikhôngcóchỗ?Thìnàngnằmmộtbên,côcongáinuôicủanàngnằmmộtbên,còntôinằmgiữa.

BìnhNhilườmTâyMônKhánh:

-Chỉđượccáiănnóivớvẩn.

TâyMônKhánhcười:

-Thếthìtôingủởđâubâygiờ?

BìnhNhibảo:

-ThìchàngquanghỉbênphòngNgũnươngkhôngđượcsao?

TâyMônKhánhngồimộtlátrồicầmáođứngdậybảo:

-Thôiđược, tôikhông làmphiềnhaingườinữa,để tôiquabênkianghỉvậy.

NóixongsangphòngKimLiên.

KimLiênđangnằmmộtmìnhbuồnrầu,thấyTâyMônKhánhquathìnhưbắtđượccủa,vộinhổmdậyđóntiếp,giúpTâyMônKhánhcởiáo.Sauđóhaingườilêngiườngnghỉ.Lúcđólàvàokhoảngcanhba.

Bên phòng BìnhNhi, BìnhNhi bày bàn cờ cùngNgânNhi giải trí,đoạnbảoNghênhXuân:

-NgươilấymộtíthoaquảbánhtráivàbìnhrượuKimHoarađâyđểtavàNgânthưnhấmnháp.

ĐoạnquaylạihỏiNgânNhi:

-Ngân thưcóđói không?Để tabảonódọnđồăn luôn.NgânNhiđáp:

-Thưanươngnươngconkhôngđói,xinđừngbảođemra.

BìnhNhiquaylạibảoNghênhXuân:

-Thôiđược,ngươiđemrượuvàbánhtráirađâylàđượcrồi.

NghênhXuânđemcácthứra.BìnhNhicùngNgânNhiđánhbaváncờrồiquayrauốngrượu.HaingườidùngchungbạcmàuốngrượuKimHoa.NgânNhiuốngmấychungrồibảoNghênhXuân:

-Xuânthưthư,đemgiùmcâytỳbàrađâyđểtôiđànhátchonươngnươngnghe.

NhưngBìnhNhibảo:

-Thôithưthưà,cũngkhuyarồi,canhiđangngủ,bâygiờmàmìnhđànhátsợcanhithứcgiấckhóc,rồigiagiaởgầnđâynghethấylạirầyrà,bâygiờmìnhnênđánhtròsúcsắcđi.

Haingườiđánhsúcsắc,ai thuathìphảiuốngmộtchungrượu.LátsauNgânNhibảo:

-Xuânthưthưgọinhũmẫurađây,tôimờimộtchungrượu.

NghênhXuânđáp:

-Nhũmẫucùngcanhingủlâurồi.

BìnhNhibảo:

-Đánhthứcnhũmẫudậyrồicứbảongồitrongđóvớicanhi,ngươiđemvàochonhũmẫuítrượuvàbánhtráilàđượcrồi.ĐoạnquaylạinóivớiNgânNhi:

-Canhimớibâynhiêumàkhótínhlắm,ngủmàcóngườingồicạnhthìkhôngsao,hễbỏđilàcanhitỉnhgiấcliền.Mộthômcanhingủ,tôingồi cạnh, gia gia tới, chỉ gâymột tiếng động nhẹmà ca nhi cũngthứcgiấc,tôibảonhũmẫubồngđimàkhócơilàkhóc.

NgânNhicười:

-Nương nương từ khi có ca nhi thì chắc là được gia gia yêu quýmuônphần,chẳnghaychừngmấyngàythìgiagiatớiđâynghỉmộtlần?

BìnhNhinói:

-Cũngkhôngchừng,cókhingàymộtlần,cókhivàibangàymộtlần,nhưngtừkhicócanhithìdùkhôngnghỉđêmởđây,giagiacũngtớiđây ítnhấtmỗingàymột lầnđể thămcanhi.Thật ra thìgiagia tớiđâylàvìcanhichứđâuphảivìtôi,vậymàcũngcóngườighentứclồnglộnlên,nóinàynóikia,đámèoquèochó,bảolàtôimêhoặcgiagia.Tôiviệcgìphảimêhoặcgiagia, tôi thếnào thìmọingườiđềubiết,dođóchẳngbaogiờtôinóigì.NhưNgânthưthưvừathấyđó,gia gia tới đây, tôi thường bảo gia gia nên tới nghỉ tại các phòngkhác,tôikhôngmuốnbịmangtiếng.Nhànàyđôngngườinênnhiềuchuyện lắm.NhưNgânthưthưthấyhômnayđó,chỉcóvụ thất lạcmộtđĩnhvàng,vậymàcũngcóngườiđếnthócmáchvớiĐạinươnglàtôicậygiagiagiàucónênchoconchơivàng,lạibảolàvàngmấtthìchỉcómấychủtớchúngtôichứcònaivàođây,nóivậytứclàcóýbảochính tôigiấuđĩnhvàngđó,nàongờđứaăncắp lại làahoàncủaNhịnương.Cũngmaylàtìmthấyđĩnhvàngchứkhôngthìchủtớtôimangtiếngchết,chỉthươnghạichoPhùngmama,khóclênkhócxuốngkêuoanrồiđòichết.Ngânthưthưthấyvậycóbựckhông.

NgânNhinói:

-Thôinươngnươngà,nươngnươngcũngchẳngnênchấplàmgì,nươngnươngnênnểmặtgiagia,nươngnươngcũnghiểunênkhinghengườiđó thócmáchmớikhôngnóigì.Còngiagia thìnươngnươngcũngnênnóichogiagiabiếtlàngườiđóghentứcvìnươngnươngcócontraiđểgiagialưutâm,biếtđâulàngườiđólạikhôngcónhữngmưuthếthâmđộchạicanhi.

Hồi46

VỚĐƯỢCMÓNHỜI

HômsaunhântiếtNguyêntiêunghỉviệccông,TâyMônKhánhnhànhạ,tựmìnhđứngcoisoạnhaiquảđựnglễvậtđểbiếuKiềungũtháithái,mộtquảđựng lễvậtđểbiếuKiềuĐạinương, lễvậtgồmtoànbánhkẹohoaquảđểăntrongtiếtNguyêntiêu.ĐạiAnđượcsaiđemlễvậtđi.KiềutháitháithưởngchoĐạiAnbatấmkhăntayvàbatiền,KiềuĐạinươngthưởngchomộtxấplụaxanh...

Lại nói về Ứng Bá Tước, khi từ biệt Tây Môn Khánh thì tới nhàHoàngTứ,HoàngTứgóimườilạngbạctạƠnvànói:

-Đạiquannhânchonợlạinămtrămlạng,quatiếtNguyêntiêunàymớiphảitrả,nhưngquảthậtlàbâygiờtôicũngtúnglắm.

BáTướcnói:

-Coivậychứhuynhcũngcònđầyđủchán.

HoàngTứnói:

-Đủgìmàđủ,tôiđangtínhmượnthêm,Lýtamcathìtínhmượncủaviênnộithầntronghuyện,nhưngmượnởđóthìtiềnlờicũnglànămphânmàkhôngdễchịubằngmượncủađạiquannhân,chonêntôiđịnhnóivớihuynhlàhuynhlàmsaomượngiùmĐạiquannhânchochúngtôinămtrămlạngnữalàmộtngàn,tiềnlờivẫnnhưcũ,đúnghạnchúngtôixinhoàncảvốnlẫnlời,khôngdámsaichạy.

BáTướcngẫmnghĩmộtlátrồibảo:

-Kểthìcũngđược,nhưngnếutôilogiùmthìhuynhtínhthưởngchotôibaonhiêu?

HoàngTứđáp:

-ĐểtôinóivớiLýtamcalàxintặnghuynhnămlạng.

BáTướcbảo:

-Đượcrồi,vậythì tôi tínhthếnày,hômnayvợtôinóvềbênngoạinêntôikhôngđiđược,ngàymaiTâyMônđạinhânmờitôitớiuốngrượungắmđèn,cáchuynhnênmuamộtítlễvật,tôisẽđemtới,cáchuynh cũng đi theo, tôi sẽ đưa lễ vật vào, Đại quan nhân thế nàocũngmờicáchuynhđểnóichuyện,lúcđótôisẽvìcáchuynhmànóichothành.Sauđólàmhợpđồnglàmượnmộtngànlạngtấtcả,tiềnlờinămphân.

Tôinóithật,mượntiềncủaĐạiquannhâncóthểnhờđượcphầnnàocáiquyềnthếcủaĐạiquannhân.

HoàngTứnói:

-Chínhvìvậymàchúngtôiphảiphiềntớihuynh,huynhdạynhưvậyquảlàchílý.

HaingườibàntínhthêmvàichuyệnnữarồiBáTướcravề.

TrongkhiđóLý,Hoànghaingườilođimualễvật,cócảmộtvòrượuKimHoa,đemđếnnhàBáTước.BáTướcsaigianhânđemđếnnhàTâyMônKhánh.TâyMônKhánhđanglotínhtoánlễvậtđemđibiếucácnơi thìBáTướcđến.BáTướcbướcvàosảnhđườngváichàorồinói:

-CảmtạcácnươngnươngđãcólòngđãiNgôtiệnnội,hômquatiệnnộivềtớinhàcũngtrễ,nóilàĐạinươnglưugiữmãimớichovề.

TâyMônKhánhnói:

-HômquatôidựtiệctạinhàChuđạinhân,vềtớinhàcũnghơimuộnnênkháchkhứađãvềhếtrồi,dodókhôngđượcchàonhịtẩu.Hômnaytuynghỉviệcquannhưngtôibậnlochuyệnnhànêncũngkhôngđiđâucả.

Nói xong mời Bá Tước ngồi dùng trà. Bá Tước vẫy tên gia nhânđứngthậpthòngoàithềm:

-Ngươimauđem lễvậtvàođâyđểdângĐạiquannhân.TâyMôn

Khánhngạcnhiênchưakịphỏithìhaitêngianhânđãbưngmấyquảđựngđầylễvậtvào,BáTướcnóingay:

-LýtamcavàHoàngTứcanóirằnggặpbuổigiaitiếtmàkhôngbiếtlấygìtạƠnnênmớicóchútlễmọnnàynănnỉtôiđemtớiđểđạicathưởngchongườidưới.

Haitêngianhânđặtlễvậtlênbànrồisụplạy.TâyMônKhánhcười:

-Họnhờđemlễvậttớilàmgì?Tôikhôngnhậnđâu,bảohaiđứanàynómangvềđi.

BáTướcnói:

-Đạicakhôngnhậntứclàchốibỏcảlòngtriâncủahọmàcònlàmchohọsợnữa.Họđịnhgọicảcanữtớiđểháthầuđạicanữanhưngtôigạtđi,nóilàtạiquýphủởđâycócảmộtbancanữrồi,họlạigọisáutênnhạccông,đangđứnghầuđợilệnhởngoàikia.Đốivớihọ,ơncủađạicalớnlắm.

TâyMônKhánhngẫmnghĩmộtlátrồibảo:

-Nếuquảhọđãcólòngnhưvậythìtôicũngkhôngthểlãnhđạm,đểtôichomờihaingườitớiuốngchénrượunhạt.

BáTướcchỉđợicóbấynhiêu,vộiquaylạidặngianhâncủamình:

-NgươitớingaynhàHoànggianóilàĐạiquannhânđãthươngmàchịunhậnlễvậtrồi,ĐạiquannhânlạicholệnhđòiHoànggiavàLýgiatớihầu,xinhaivịtớichomau,đừngchậmtrễđểĐạiquannhânphảiphiềnlòngchờ.TâyMônKhánhsaiĐạiAnthâunhậnlễvậtrồithưởngchotêngianhâncủaBáTướchai tiền.Têngianhânlạytạrồi lui ra.TâyMônKhánh lạimờiBáTướcvào thưphòngcạnhđạisảnhuốngtrànóichuyện.TâyMônKhánhhỏi:

-HômnaynhịcacógặpTạcachưa?

BáTướcđáp:

-HômnaytôivừathứcdậythìLýtamcavàHoàngtứcatớinhờđem

lễvậtnênchưarảnhđểgặpTạca.

TâyMônKhánhquaylạibảoKỳĐồng:

-ĐimờiTạgialạiđâyngaychota.

KỳĐồngvâng lờiđingay,ThưĐồngđemrượuvà thứcăn ra,chủkháchchénthùchéntạc.BáTướcgợichuyện:

-Lý,Hoànghaingườicònthiếuđạicabaonhiêu.

TâyMônKhánhđáp:

-Thìnhưnhịcabiếtđấy,hômnọtrảmộtngànlạngrồi,văntựcũbỏđi,làmvăntựmớilàvaynămtrămlạng.

BáTướcnói:

-Vậycũngđược,nhưng theo tôinghĩ thì saođại cakhôngchohọvay thêmnăm trăm lạngnữa làmộtnghìn lạng, tiền lờicũngnhiềuhơnmàlạigọngàngdễtínhtoánhơn.Àthếnào?Mấyđĩnhvàngđó,đạicathíchkhông?Nếukhôngthìđưalạichohọrồithêmíttrămlạngnữathôi.

TâyMônKhánhgậtgù:

-Nhịcanóicũngđúng,giữvàngtrongnhàcũngchẳnglàmgìmàchỉthêmlôithôi,vậythìđểtôiđưalạichohọbốnđĩnhvàng,trịgiámộttrămnămchụclạngchứgì,vàđưathêmbatrămnămchụclạngnữalà năm trăm lạng, cộng với số nợ cũ cũ cả thảy làmột ngàn lạngchẵn.

Nói xong lạimờiBáTướcnângchung.BáTướcmừng thầm trongbụng, vừa uống rượu vừa tâng bốcTâyMônKhánh.BỗngĐạiAnvàothưa:

-CóchúBônTứđemrấtnhiềuđồquýnhưbìnhphong,trốngđồng...nóilàcủaBạchHoàngthân,muốncầmvớigiábachụclạng,BônTứsaitôivàotrìnhxemgiagiacóchịucầmhaykhông.

TâyMônKhánhbảo:

-GọiBônTứđemvàođâytacoi.

ĐạiAnbướcracùngBônTứđemcácđồvậtđókhiênglênthềmđạisảnh.TâyMônKhánhvàBáTướcbướcracoi,thấycómộttấmbìnhphong khảm xà cừ và cẩm đá Thạch Lý, rộng ba thước, cao nămthước, một bộ chiêng trống bằng đồng vàng chói, điêu khắc tuyệtđẹp.TâyMônKhánhhỏi:

-Nhịcathấythếnào?

BáTướcnói:

-Khôngkểgiànchiêngtrốngnàythìriêngtấmbìnhphongcũngđánggiánămchụclạngmàsợmuakhôngcó,đạicanêncầmchohọđi.

TâyMônKhánhnói:

-Khôngbiếtsaunàyngườitacóchuộclạichăng?

BáTướcnói:

-Chuộcgìnổimàchuộc,đãđemcầmthếđinhưthếnàylàkhólòngmàchuộclại,vảchăngcóchuộclạithìđạicacũngđãmộtvốnbốnlời,điđâumàthiệt.

TâyMônKhánhnói:

-Thôiđược,cầmchohọvậy.

ĐoạnbảoBônTứ:

-RatiệmthuốcbảocậuKínhTếxuấtrabachụclạngđemđếnchongườita.

NóixongsaiĐạiAngọigianhân lauchùisạchsề tấmbìnhphong,chokhiênglênđặttạichínhdiệnđạisảnh,rồingắmnghíakỹlưỡng,thấyquảlàđồquý,tronglòngvuithíchlắm.Còngiànchiêngtrốngthìsaicấtvàokho.

TâyMônKhánhchợtnhớtớiđámnhạccôngdoLý,Hoàngpháitới,bènhỏigianhân:

-Gọihọvàochưa?Chohọănuốnggìchưa?

CầmĐồngthưa:

-Họđangănuốngtạinhàdưới.

TâyMônKhánhbảo:

-Chohọănuốngxongthìgọihọlênđâytrìnhdiễntanghe.

Látsau,đámnhạccôngđượcdẫnlênđạisảnhtấunhạc,tiếngnhạcréorắtchơivơi,TâyMônKhánhvàBáTướcchúýngồinghe.ĐangnghethìTạHyĐạitới,bướclênđạisảnhváichào.TâyMônKhánhđáplễrồibảo:

-Tạcathửcoitấmbìnhphongkiarồiđánhgiácoichừngbaonhiêulạng.

HyĐạibướctớigầntấmbìnhphongxemxétkỹcàngtrêndưới,vừaxemvừalẩmbẩmkhentặngrồiquaylạinói:

-Tấmbìnhphongnàyquảlàvậtquý,cứthờigiábâygiờthìmộttrămlạngcũngchưachắcmuađược.

BáTướccười:

-Vậymà tính luôn cảgiàn chiêng trốngbằngđồng, điêu khắc tinhxảo,tấtcảchỉcóbachụclạngmàthôi.

HyĐạingẩnngườivỗtaynói:

-Saolạicóchuyệnlạvậy,tấmbìnhphongnàycũnggấpmấylầncáibáchụclạngrồi.

BáTướccười:

- Còn giàn chiêng trống thì ít nhất cũng bốn chục cân đồng tốt kỹthuậtrậpkhuônkiểuvuachúa,chếtạothậtcôngphu,nétkhắccựctinh xảo.Cho hay đại camình đây thật là có phúc lớn, vật quý tựnhiêntìmđếnquýnhânlàvậy.

Ba người bàn tán một hồi, Ứng, Tạ thi nhau tâng bốc. Tây MônKhánh mời hai người vào thư phòng uống rượu. Lát sau thì Lý,Hoànghaingườitới,chàohỏixong,TâyMônKhánhbảo:

-Haingườiviệcgìphảiphí tâmđem lễvậtcho tôi,chẳng lẽ tôi lạikhôngnhận.

Lý,Hoàngcùngnói:

-Quannhândạynhưvậylàmchúngtôisợ,chúngtôikhôngbiếtlấygì tạƠn lớnnên chỉ có chút lễmọnđểquannhân thưởng cho kẻdướimàthôi.Cúixinquannhânnhậngiùmchochúngtôiđượcyênlòng.

Nói xong khép nép ngồi xuống.Hoa.Đồng đem thêm thức ăn lên,mọingườivuivẻănuống.LátsauĐạiAnlênhỏi:

-Thưagiagiađịnhchobàybàndọntiệclớntạidâu?

TâyMônKhánhbảo:

-Thìcứdọntạiđạisảnh.

Látsau, tiệcdọnxongxuôi,TâyMônKhánhmờiđámkhách trở rađạisảnhnhậptiệc,đámnhạccôngtấunhạcrộnràng.LạigọiNgânNhirarótrượuvàcahát...

TrongkhiđócácahoàncủaQuếThưvàNgânNhilàBảoNhivàLạpMai ngồi kiệu tới đón.Quế Thư nghe nói BảoNhi tới thì vội vàngchạyra,chủtớthầmthìhồilâu,QuếThưtrởvàocáotừxinvề.

Nguyệtnươngbảo:

-Việcgìmàvội?HômnaychúngtađềutớinhàNgôĐạicữu,đemcảcácthưthưđitheochovui.

Chừngnàotantiệcthìvềnhàcũngđượcchứgì?Rabảokiệunóvềđi.

QuếThưkhẩnkhoản:

-Nươngnươngkhôngbiết,ởnhàconbâygiờchỉcómìnhmẫuthâncon, thư thưcon thì vắngnhà,bâygiờbênNgũdimaconmờiăntiệc,mẫuthânconcuốnglên,khôngbiếtsoạnlễvậtthếnàonênphảisaiBảoNhiđemkiệutớigọiconvề.Nươngnươngchoconvề,hômkhácnươngnươngmuốnconởđâybaonhiêungày,concũngxinvâng.

Nguyệt nương đành choQuế Thưmột lạng bạc, lại sai Ngọc Tiêusoạnhaiquảđựngbánhtráiđemrakiệu,rồichoQuếThưvề.QuếThư lạy tạ Nguyệt nương rồi tới lạy chào các tiểu nương, sau đóđượccôlàKiềuNhidẫntớingoàiđạisảnh.QuếThưnhờĐạiAnmờiTâyMônKhánh ra.ĐạiAnnhẹbướcvàobàn tiệc,ghé tai chủnóinhỏ:

-QuếThưxinvề,thỉnhgiagiarangoài.

BáTướcbảo:

-Thìraconkhốnsuốtmấyhômnayvẫnởlỳtạiđâykhôngchịuvề.

TâyMônKhánhbảo:

-Thìhômnaynóvềđấy.

Nóixongbướcra.QuếThưvộibướclênthềm,sụplạymànói:

-Độiơngiagiavànươngnươngmấyhômnay,bâygiờconxinvề.TâyMônKhánhhỏi:

-Ngàymaivềkhôngđượcsao?

QuếThưquỳnói:

-Giacảnhneongười,mẫuthâncơngaiBảoNhiđemkiệutớigọi,xin

giagiachoconvề.Trướckhivề,eoncóđiềunàymuốn thưacùnggiagia,đólàchuyệnconahoànHạHoacủacôconđây,côconđãđánhmắngdạydỗnósuốtđêmqua.Nóichongay,nócũngcònnhỏquá,chưabiếtgìconcũngdạynómộthồi,nónguyệnlàxinhốicảivàxinđượcởlạiđểhầuhạgiagiavàcôcon.Vảlạiđangtronglúcgiaitiếtbậnrộn,côconcũngkhôngcóngườiđểsaibảo,đuổinóđithìmệtchocôconlắm.Nênconxingiagianiệmtìnhconvàcôconmàhồi tâmthachonó.Tụcngữcócâu"đánhkẻchạyđi,khôngaiđánhkẻchạy lại",xingiagiamở lượngkhoanhồng,sinhphúcchonó.

TâyMônKhánhmỉmcười:

-Nếuthưthưđãnóivậythitacũngthachonólàmphúc.

ĐoạnquaysangbảoĐạiAn?-VàothưavớiĐạinươngrằngtadặnlàđểconHạHoaởlại,đừnggọingườibánnónữa.

ĐạiAnthấyHọaĐồngđangômmấyquảbánhtráicủaQuếThưthìbảo:

-Đểtaoômcho,màyvàothưavớiĐạinươngđi.

Hoa.ĐồngtraomấyquảbánhtráichoĐạiAnrồivàotrong.QuếThưlạytạTâyMônKhánhrồiđứngdạynóivọngvào:

-TênhọỨngkiaơi,takhôngthèmchàođâu,tavềđây.BáTướclalên:

-Bắtcondâmphụđólạichotôi,lôinóvàođâybắthátmộtbàiđã.

QuếThưnói:

-Đượcrồi,chừngnàocônươngrảnh,cônươnghátchonghe.

BáTướcnóilớn:

-Conngựatrămthằngmàdámănnóihỗnláovớiôngnộivậysao?

QuếThưbảo:

-Cônươngkhôngthèmnóivớithằnggiantàdịchvậtđâu.

Nóixongcườikhanhkháchmàlênkiệu.ĐạiAnđểmấycáiquảlênkiệuchoQuếThư.Kiệutừtừđira.

TâyMônKhánhvàonhàtrongthayáo.

Ngoàinày,BáTướcbảoHyĐại:

-Condâmphụđólạthật,tronglúcgiaitiếtnhưthếnàymànócứởlỳtại đây là thế nào?Nóbỏ biết bao nhiêumối, ở nhà nó đó, kháchkhứangồichờnócảđám,ngàynàocũngđôngnghẹtmàchẳngthấynóvề.

TạHyĐạibảo:

-Nhịcakhôngbiếtđâu.

ĐoạnghétaiBáTướcthầmthìmấycâu.BáTướcvỗđùibảo:

-Tạcanóirấtđúng.

ĐangnóithìTâyMônKhánhbướcra.Haingườiimbặt.BáTướckéoNgânNhitớingồicạnhmìnhrồigiảlả:

-Congáinuôi thếnàymới làngoanchứ,cóđâunhưcondâmphụQuếThư.

NgânNhicười:

-Nhịgiasaolạinóivậy?Nhịgianóisaothìtôicũngchỉbiếtnghe,cóđiều là trămngười thìcũngcóngườihayngườidở,giagianóivậykhôngsợQuếThứgiậnhaysao?Đừngnênbaogiờsosánhngườinàyvớingườikhác.

TâyMônKhánhbảoBáTước:

-Nhịcachỉđượccáiănnóibậybạlàgiỏi.

BáTướccười:

-Đạicacứmặctôinóichuyệnvớicongáinuôicủatôiđây.

ĐoạnquaysangNgânNhi:

-Bâygiờcongáinuôiđànhátchomọingườingheđi.

NgânNhiuyểnchuyểnđứngdậyômcâytỳbà,tayngọcthoănthoắtđường tơ, phím ngà chập chờn buông bắt, rồi cất giọng oanh hátkhúcdudương...

Tronglúcđó,tạihậuphòng,Nguyệtnươngđangtròchuyệnvớimọingười, trong dó có cả một vị ni cô. Thấy bọn Họa Đồng thập thòngoàicửathìbảo:

-Đứanàongoàiđó?ĐigọiPhùnglãotớiđâyđểđemconHạHoađibánchota.

HọaĐồngbướcvàochắptaynói:

-GiagiasaitôivàothưavớiĐạinươnglàđừngbánconHạHoanữagiagiathachonórồi.

Nguyệtnươngbảo:

-Chínhgiagiabảotaphảibánnó,bâygiờlạicũnggiagiathanó.Tahỏi,ngươiphảinóithật,aiđãtớixinvớigiagiavậy?

HọaĐồngđáp:

-HồinãyQuếThưvề,córađạisảnhcáotừgiagiarồixingiagiathachoHạHoa.GiagiasaiĐạiAnvàothưavớiĐạinương,nhưngĐạiAnkhôngchịuđimàbảotôiđi.Nguyệtnươngnghexongtronglònghơibấtmãn,bènmắngĐạiAn:

-Thằngkhốnđóbâygiờgớm lắmrồi,nókhinh takhông thèmvàothưanênmớiphảisailạimàychứgì?Đượcrồi,đểnóvàođâyxemnóănnóivớitathếnào.

ĐangnóithìNgânNhitừphòngkháchtrởvào,Nguyệtnươngbảo:

-ConLạpMainóđemkiệu tớichờ thư thư từnãy tớigiờ, thư thưkhôngvềsao?QuếThưcũngvềrồiđó.

NgânNhicúimìnhthưa:

-Nươngnươngđãgiữcon,conđâudámvềđểmangtộibấtkính.

NguyệtnươnglạichogọiLạpMaivào.NgânNhihỏi:

-Màyđếnđâylàmgì?

LạpMaiđáp:

-Bàởnhàsaitôitớithămcônương.

NgânNhihỏi:

-Nhàcóchuyệngìkhông?

LạpMaiđáp:

-Cũngbìnhthường,khôngcógìlạcả.

NgânNhibảo:

- Nhà đã không có chuyện gì thìmày đến đây làm gì? Về đi, Đạinươngđâygiữtao,taocònphảitheoĐạinhânvàcácnươngnươngđiăntiệctạinhàNgôđạinhân,chừngnàoxongthìtavềnhà.

Nguyệtnươngbảo:

-Đểtathưởngchonóíttiền.

NóixongbảoNgọcTiêu lấy ít tiềnchoLạpMai.LạpMaicúi lạy tạƠn.NgânNhihỏi:

-Đạinươngchomàytiềnđó,vềđi,thưavớibàrằngkhôngphảichokiệutớiđóntaonữa,chiềutối thì taovề.À,màNgôHuệđâu?Sao

khôngthấytớiđây?

LạpMaiđáp:

-Ngôcữuđaumắt,khôngđiđâuđược.

Nguyệt nương saiNgọcTiêudẫnLạpMai xuốngnhàdưới choănuống, lại sai TiểuNgọc lấymột cái quả lớn, xếp các thứ bánh tráiNguyêntiêuđểLạpMaiđemvềchomẹNgânNhi.NgânNhi lạisaiLạpMaitớilấyxiêmyđãthayra,đểởphòngBìnhNhi,đemvềgiặt,BìnhNhisaiNghênhXuânbỏmộtlạngbạcvàođámxiêmyrồigóilạiđưachoLạpMai.LạitặngNgânNhimộtcáiáolụabạchngọcthêukimtuyến.

LạpMaimangđến,NgânNhivộitạƠnBìnhNhi:

-Cảm tạnươngnương,quả làconchưacómộtcáiáobạchngọcnàocả,đượcnươngnươngchothậtquý.Nhưngcáiáonàymớitinh,chắclànươngnươngmayriêngchocon,conkhôngthích,conmuốnxinmộtcáiáobạchngọcnàonươngnươngđangmặccơ.

BìnhNhibảo:

-Áocủatôirộnglắm,thưthưlàmsaomặcđược.

NgânNhinói:

-Nhưnglàáocủanươngnươngmớiquý.

BìnhNhiđànhsaiNghênhXuânđemchìakhóamởtủáotìmmộtcáiáo lụabạchngọcđểchoNgânNhi.NghênhXuâncầmáo ra,BìnhNhiđưachoNgânNhimàbảo:

-Thưthưcầmáonàyvềnóivớilãobàtheothếmàmaychothưthưvàicáinữa,àmàthưthưthícháohoahayáotrơn?

NgânNhiđáp:

-Mặcáotrơnnhưnươngnươngnhãhơn,conthícháotrơn.

ĐoạnquaysangbảoNghênhXuân:

-Đatạthưthư,đểhômnàotôisẽtớiháttạƠnthưthư.

BìnhNhi lại sai Nghênh Xuân lên lầu lấy xuốngmột xấp lụa bạchngọctrơnmàchoNgânNhi.

NgânNhivộisụplạytạƠn,lạybốnlạyxonglạiđứngdậyváiNghênhXuânbốnvái.BìnhNhibảo:

-Thứnàythưthưnênmayxiêmydựtiệc,nhãlắm.

NgânNhilạilạytạ.

LạpMaivàolạychàoxinvề.

BìnhNhilạibảoNgânNhi:

-Tôitặngthưthư,nhớđừngnóilạivớiQuếThư,chỉthêmphiềnmàthôi.ÀmàsaomấyhômnaytôithấyQuếThưcóvẻnhưnónglòngsốtruộtchuyệngìấy,dànhátcũngkhôngchútâmđànhátnữa,chỉđòivềkhônghiểuởnhàcóchuyệngìmàgấpvậy?Lúcahoànđemkiệutớiđónthìtấttảvềngày,chẳngkịpănuốnggìcả.

NgânNhithưa:

-Lụcnươngnươngdặn,conxinnhớ.CònQuếThư,thìchẳnghiểubậnchuyệngìmàgấpquá,nhưngdùsaonócùngcònnhỏtuổi,xinnươngnươngdừngchấplàmgì,nócóhiểubiếtgìđâu.

ĐangnóichuyệnthìcógianhâncủaNgôĐạicữumẫutớithưa:

-Nươngnươngchúngtôisaimờinhịcônươngvàcáccônươngthếnàocũngtới,lạixinmờicảTuyếtNgacônươngvàQuếThư,NgânThưnữa.

BìnhNhibảo:

-NgươivềthưavớiNgônươngnươngrằngchúngtađangsửasoạnsắp đi đây. Hôm nay Nhị nương ở đây không khỏe nên không đi

đượcchắclàởcoinhà.CậuKínhTếbậnviệcvắngnhànênĐạiThưcũngphảiởnhà.QuếThưthìvềnhàrồi,thànhrachỉcómấyngườichúng tađimà thôi.Thếnàochúng ta cũng tớimà,nươngnươngngươiviệcgìphảisaingườitớinhắc.Hômnaynươngnươngngươichogọiaitớihátvậy.

GianhânhọNgôđáp:

-CóÚcĐạiThưvàmấyngườinữa.

Nóixongcáotừmàvề.

SauđóNguyệtnươngvàđámtiểuthiếpchuẩnbịlênkiệu.BìnhNhidặnnhũmẫusănsócTốQuan.

Nguyệtnương,NgọcLâu,KimLiên,BìnhNhi,ĐạithưvàNgânNhi,sáungườilênsáucáikiệu.BagianhânlàĐạiAn,LaiAnvàKỳĐồngđitheocùngvớibốntênlínhhầu.ĐoànkiệutrựcchỉnhàhọNgô.

Hồi47

TIỆCTÙNGVÀXEMBÓI

Cũnghômđó, Lý,Hoànghai người ăn tại nhàTâyMônKhánh tớichiềutốimớicáotừ.BáTướcđưarangoàibảo:

-Đó,tôiđãnóichohaivịrồiđó.NgàymaiĐạiquannhânsẽchohaivịmượnthêmnămtrămlạngnữa.

Lý,Hoànghaingườicúimìnhváitạrồivề.BáTướctrởlạithưphòngtiếptụccùngTâyMônKhánhvàTạHyĐạiuốngrượuchuyệntrò...

BỗngLýMinhvénmànhbướcvào.BáTướcnhìnrabảo:

-LýNhậtTântớiđâynày.

LýMinhphụcxuốnglạychào.TâyMônKhánhhỏi:

-NgôHuệđâu,saokhôngthấyđến?

LýMinhthưa:

-NgôHuệđaumắt,hômnaycũngkhôngtớiphủĐôngBìnhđược,tôiđãgọiVươngQuếtớithay.

Đoạnquayragọi:

-VươngQuếđâu,vàolạychàogiagiađi.

VươngQuếbướcvàosụplạyramắtrồiđứngdậychắptaychờđợi.BáTướchỏiLýMinh:

-QuếThưnhàngươiđãvềrồi,ngươibiếtchưa?

LýMinhđáp:

-Tôi từphủĐôngBình vềquanhà rửamắt rồi tới đâynên khôngbiết.

BáTướcquaylạinóivớiTâyMônKhánh:

-Chắchaiđứanàynóchưaăngì,đạicabảogianhânchochúngnóăncơm.

ThưĐồngđứngbênthưa:

-Đểhaianhđâyđợimộtchútrồiăncùngvớibannhạc,cơmcũngđangdọnlênrồi.

BáTướcsaiThưĐồngdọnmấyđĩađồănvàđemcơmvàonhàdướichoLý,VươnghaingườiănrồibảoThưĐồng:

-Mày khônghiểu gì cả, người ta thườngnói "ngưu tầmngưu,mãtầmmã", hai đứa này đây tuy là hát xướng nhưng không thể xếpcùnghạng với bọn nhạc công tầm thườngđược,màphải biệt đãi,màynhưthếlàkhôngcómắt.MàykhôngbiếtLýMinhđâylàthếnàohaysao?

TâyMônKhánhcười,đậplênđầuBáTướcmàbảo:

-Đồquỷ,chỉđượccáiănnóivơvẩntrêughẹongườikhác.

BáTướccườibảoThưĐồng:

-Màyngulắm,màycũnglàngườihátxướngmàkhôngbiếtđếnbốnchữ"thươnghoatiếcngọc",mấyđứacaxướngđấycũngnhưnhữngcánhhoatươi,đánglẽmàyphảibiết thươngxótquýtrọng,thìmàylạingượcđãi.

TâyMônKhánhcũngcườihỏiThưĐồng:

-Nhịgiadạy,màyđãhiểuchưa?

ThưĐồngchỉcười,dẫnLý,Vươnghaingườiđiăncơm.

Látsauănxongtrởlạithưphòng,BáTướchỏi:

-Haiđứacóthuộcbài"Tuyếtnguyệtphonghoa"không?

LýMinhđáp:

-Dạ,chúngtôicónhớ.

Nói xong cầm cây tỳ bà lên cùngVươngQuế đánh đàn tranh, haingườivừađànvừahát.

Lúcđótrờiđãchạngvạngtối,TâyMônKhánhsaidọnhaibàntiệctạiđạisảnh,đốt.cácthứđènlồngtrongngoàirồigọiPhóQuảnlý,HànQuảnlý,VânChủquản,BônTứvàKínhTếtớiuốngrượuxemđènthưởngxuân.

TâyMôn Khánh cùngỨng, Tạ ngồi trên, những người khác phânngôithứmàngồi.

Ngoàisâncógiànpháobông,xungquanhtreomườihaicáiđènhoasen.TâyMônKhánhbảo:

-Đểtớilátnữarồiđốt.

Đoạncho lệnhsáunhạccôngcùngLý,Vươngcửnhạc.Đènđuốctrong ngoài rực rỡ, hàng trăm kiểu đèn khoe sắc, tiếng nhạc dudương trầm bổng, khung cảnh đó khiến tất cả những người đi lạingoài đường đều phải dừng chân ngó vào. Tây Môn Khánh ngấtngưởngngồiđầu tiệcuống rượungheđàn,đầuđộimũTrung tĩnh,mìnhmặcáođoạnbạch,trôngthậtsangtrọngmàlạiphonglưu.LátsauTâyMônKhánhcho lệnhĐạiAnvàCầmĐồngrasân thảđènhoa, đám lính hầu chia nhau cầm binh khí đứng dọc ngoài cổng,khôngchothiênhạchenlấnvàocoi,chỉchođứngngoàimàngó...

Tốihômđótrờithậttrongsáng,gióxuânnhẹthổi,vầngtrăngtronglơlửngtrêntrời,ngoàiđườngthiênhạđổrachenchúcchơixuân,thậtlàcảnh:

ĐầuđườngvangtiếngnóicườiTiếtNguyêntiêurựcrỡnơiPhượngthành.

Thảđènhoaxong,TâyMônKhánhcholệnhđốtcácloạipháobông,pháo thăng thiênvàcác loạipháonổkhác.BọnXuânMaibốnđứa

nhânlúcNguyệtnươngvàcáctiểunươngvắngnhà,lạinghenóiTâyMônKhánhcóbannhạctớitámngườiđànhát,ngoàisân,ĐạiAnlạiđốtpháobông,liềnănmặc,trangđiểmđẹpđẽrồirủnhauranấpsaubìnhphongmàxem.

ThưĐồng cùngNgọcTiêu vốn có tình ý với nhau.ThưĐồng thấyNgọcTiêucùngcácbạnđứngnúpsaubìnhphongthìcũngmanghạtdưatớivừacắnvừanóichuyện.Bỗngbìnhrượuđểtrênlòsưởi,ởcuốiđạisảnhbịThưĐồngđụngngãxuống,rượuđổvàolò,lửaphựtlênnhưmộtngọnpháobông.NgọcTiêucườilênkhúckhíchrồibụmmiệnglại.

TâyMônKhánhquaylạihỏigianhân:

-Aicườiởđâuđâyvậy?

XuânMaithấyThưĐồngvìđùavớiNgọcTiêumàđụngđổbìnhrượuthìmắngnhỏ:

-Đồcongáimấtnết,thấyđànôngcontraithìtítmắtlạimàđùa,đếnlúclàmđổrượulạicònởđómàcườirinhrích,cườicáigìmớiđượcchứ.

Ngọc Tiêu không nói được gì, vội lỉnh ngay ra nhà sau. Còn ThưĐồngthìsợhãibướcrathưavớiTâyMônKhánh:

-Tôilỡtayđụngphảibìnhrượu,làmrượuđổvàolòsưởi,xingiagiabỏqua.

TâyMônKhánhkhônghỏigìnữa...

Trongkhiđó,vợBônTứnhânNguyệtnươngvắngnhà,lạibiếtXuânMai,NgọcTiêu,NghênhXuân và LanHương là bốn a hoàn đượcTâyMônKhánhquýtrọng,cóthếlực,bèndọnmộttiệcrượuhoaquảrồi sai congáimình làTrườngNhi tớimờibốnahoànđó.TrườngNhivàoxinphépKiềuNhichobốnahoàntớinhàmìnhuốngrượu.KiềuNhibảo:

-Takhóởtrongngười,khôngbiếtchuyệngìcảTrườngNhilạisangthưavớiTuyếtNga,TuyếtNgabảo:

-Đạinươngđivắngthìngươiphảihỏigiagia, ta làmsaodámchophép.

TrườngNhikhôngbiếtlàmthếnào,đànhtìmgặpbốnahoànởnhàsau.Bađứakiarấtmuốnđi,chỉriêngXuânMainói:

-Rõthậtcongái thối thây,chưangửi thấymùirượuđãtớntác lênrồi,coithậtkhôngđượcconmắtchútnàocả.Đilàmsaođượcmàđicơchứ.

Bađứakianônnóngmuốnđi,thấyXuânMainóivậythìchùncảlại.XuânMaivẫnngồiyên.ThưĐồngcũngcómặt,thấyvậybảo:

-Tôivừalàmlỗi,đangsợbịgiagiamắng,nhưngthôi,đểtôilênbẩmvớigiagiagiùmchocácthưthư.

Nóixongbướclênđạisảnh,ghétaiTâyMônKhánhmàthưa:

-NhânbuổigiaitiếtvợBônTứcódọntiệcrượuởnhà,mờicácthưthư tới dự, các thư thư nhờ tôi lên xin phép gia gia có cho đi haykhông.

TâyMônKhánhbảo:

-Nếuvậythìchochúngnóđi,nhưngdặnlàchúngnóphảivềsớmvìnhàkhôngcóai.

ThưĐồngtrởranhàsauhoachânmúataycườibảo:

-Nhờtôixinchocácthưthưđượcgiagiachophéprồiđógiagiadặnlàvềsớmmộtchútlàđược.

XuânMainghevậymới từtửđứngdậyvềphòngtrangđiểmlại rồicùngbađứakiatớinhàBônTứ.

VợBônTứthấybốnahoàntớithìmừngnhưbắtđượccủa,vộichạyra tiếp rước. Đôi bên thi lễ, vợ Bôn Tứ gọi Xuân Mai là đại cô,NghênhXuânlànhịcô,NgọcTiêulàtamcôvàLanHươnglàtứcô.VợBônTứmờicảvợHànHồiTửsangtiếpkháchgiùmmình.Chào

hỏixongxuôi,vợBônTứmờimọingườivàotiệc.CongáilàTrườngNhiđứngngoàirótrượu...

TrongkhiđóbữatiệctạinhàTâyMônKhánhvẫntiếptục.TâyMônKhánhsaiđemrượuMaiCôira.Rượunàycựcngon,mọingườimớiuốngchungđầuđãkhentặnghếtlời.LýMinhvàVươngQuếômđànđứngcạnhbàntiệcmàđànhát.Látsau,thấytrờitốidãlâu,KínhTếđemtheonhiềupháorồidẫnĐạiAnvàmấytênlínhhầutớinhàNgôĐạicữuđểđónNguyệtnươngvàđámtiểunương.

KínhTếtớinơi,đượcđóntiếpvàođạisảnh.Tiệcđãtànnhưngmọingườicònđanguốngrượuvàănbánhtráihoaquả.NgônhịcữusaidọnmộtbànđểkhoảnđãiKínhTếrồinói:

-Đạicữuhômnayvắngnhàvìphải loviệccôngchoxong.ĐạiAncũngbướctớithưavớiNguyệtnương:

-GiagiasaicậuKínhTếvàtôi tớirướccácnươngnương,xincácnươngnươngvềsớm.

NguyệtnươngđangghétĐạiAnnênkhôngthèmnóigì.NgôĐạicữumẫugọigianhânlàLaiĐịnh:

-NgươidọnrượumờiĐạiAnchứ.

LaiĐịnhthưa:

-Đãcódọnsẵnrồi.

Nguyệtnươngbảo:

-Vậy thì dẫnnó xuống chonóănuốngđi, xong thì ra đằng trướcđứnghầu,látnữachúngtavề,cógìmàvội.

NgôĐạicữumẫunói:

- Phải rồi, chẳng mấy khi các cô nương tới đây xin ngồi lâu nóichuyện,việcgìphảivềsớm.

NgọcLâubảocanữÚcĐạiThư:

-HômnọsinhnhậtcủaLụcnươngmàthưthưkhôngtớiLụcnươnggiậnlắmđó.

ÚcĐạiThưvộibướctớitrướcmặtBìnhNhisụplạytạlỗi,lạybốnlạyrồinói:

-SaungàysinhnhậtcủaNgũnươngthìtôikhôngđượckhỏe,mãitớihômquaNgônươngnươngđâymớichogọi tới, tôiphảigắngmàtới,dođóchưatớitạlỗivớiLụcnươngđược.

KimLiênbảo:

-ChắclàLụcnươngcòngiận,bâygiờÚcĐạiThưhátmộtkhúcthìLụcnươngmớihếtgiận.

BìnhNhichỉcười,khôngnóigì.NgôĐạicữumẫuthìgiụcvợNgôVũThầnlàTrịnhTamThưrótrượumờikhách.

ÚcĐại Thư cầmđàn tỳ bà lên, vừa đánh vừa hát bài "Nhất giangphong",nàngcốýlựabàiđó.

ĐanghátthìNguyệtnươngbảo:

-Bài hátgìmàbuồnquávậy?Nghe thê lương lạnh lùngquá.Mọingườiimlặngnghehát.ĐạiAnđứngbênthưavớiNguyệtnương:

-Trờiđangxuốngtuyết,chắclàlạnhlắm.

NgọcLâubảo:

-VậymàhômnayĐạinươngkhôngmặcáoấm,Đạinươngdùngcáiáoấmcủatôiđâyđểlátvềchođỡlạnh.

Nguyệtnươngbảo:

-Nếucótuyếtthìsaichúngnóvềlấyáolạnhchomọingườiluôn.

ĐạiAnvộichạyrabảoĐạiAn:

-Đại nươngbảovềnhà lấyáoấmchocácnươngnương.ĐạiAnbảoCầmĐồng:

-Màyvềlấyđi,đểtaođứngđâyhầu.

CầmĐồngđingay.

Trongnày,NguyệtnươngchợtnhớlàKimLiênkhôngcóáoấm,bènquayhỏiLaiAn:

-Đứanàovềlấyáođó?

LaiAnđáp:

-Thưa,CầmĐồng.

Nguyệtnươngbảo:

-Saokhôngnóivớitamộttiếngmàđãvộiđingayvậy?

NgọcLâunói:

-QuênkhôngdặnnólàNgũnươngkhôngcóáocừu,bảonólấyáocủaĐạiThưđemtớiđâychoNgũnươngmặc.

Nguyệtnươngbảo:

-Khôngcần,trongnhàcócáiáocừurấtđẹpcủangườitamớiđemcầm,bảonólấycáiđótới.

Đoạnquaylạihỏi:

- Thằng Đại An đâu, sao nó không đi mà lại phải sai thằng CầmĐồng?Gọinóvàođâychota.

LaiAnvộichạyragọiĐạiAnvào.Nguyệtnươngmắngngay:

-Thằngkhốnkiếpchỉđượccáichỉtaynămngón,saihếtđứanàytớiđứakia,chứmàythìchẳngbaogiờnhúngtaylàmviệcgìcả.Màysainóđimàcũngchẳngthèmnóivớitaohaymộttiếng.Màylàcáigìmà

gớmquávậy?

ĐạiAnđáp:

-XinĐạinươngbớtgiận,nếuĐạinươngsaitôi thìtôiđâudámsaingười khác, nhưng lúcnãyLaiAn ra chỉ nói làĐại nươngsaimộtngườivềlấyáomàthôi.

Nguyệtnươnggiậnlắm:

-Thằngkhốnkiếpgiỏichốngchếlắm,nhưngkhikhôngthằngLaiAnnódámsaimàyhaysao?Nókhôngbảoaimàchỉbảomày,vậymàmàykhôngchịuđi,đổviệcchongườikhác.Taohiền lànhquánênbâygiờtrongnhàkhôngcònphéptắcgìnữa,màymuốnlàmgì thìlàm,khôngcầnbiếtđếnai.Hồitrưaởnhàcũngvậy,thằngHọaĐồngnóđangbưngquảđồăn,giagiasaimàyvàonóivớitaolàthachoconHạHoa,saomàykhông thèmvàomà lạisai thằngHọaĐồng.CòngiagiacósaimàyđưaconQuếThưvềđâumàmàylontonđưanóvề?Nhưvậylàsaimàythìmàykhôngthèmlàm,màychỉlàmtheoýmàythôicóphảikhông?Màycòngiữcáithóiđóthìmàybiếttao.

ĐạiAncãiláo:

-XinĐạinươngxétlạiquảkhôngcóchuyệnđó.ChínhgiagiasaitôiđưaQuếThưvề,dođótôimớibảoHọaĐồngđưaquảđồănchotôi,rồisauđógiagiamớisainóvàothưavớiĐạinương,chứkhôngphảitôiđổviệcchonó.Nguyệtnươngnổigiậnmắng:

-Thằngkhốnkiếpnàygớmthật,tạisaoviệcmàyđãkhôngchịuđi,rồibâygiờcònđứngcãitayđôivớitaophảikhông?Đượcrồi,tasẽnóivớigiagiađánhchomàymộttrậnthừasốngthiếuchếtxemsao.

NgôĐạicữumẫubảo:

-ĐạiAn,màykhôngvềlấyáochocácnươngnươnghaysao?

ĐoạnquaysangNguyệtnương:

-BâygiờđịnhlấyáocửuởđâuchoNgũcônươngmặcthìdặnnóđi.

KimLiênnói:

-Thôi,đểbảonólấyáolạnhcủatôicũngđược,việcgìphảimặcáocừu. áo cừu của người ta đem cầm,mìnhmặc cũng ký,mà cũngchẳngmặcđược lâu, naymai người ta chuộc lại cũng vậyNguyệtnươngnói:

-Thậtraáocừuđócũngkhônghẳn làcầm.TrướcđâyLýTamnợmườisáulạngbạc,khôngcótiềntrảnêntrảluônbằngáođóĐoạnquaylạibảoĐạiAn:

-Áo cừuở trong tủphòng tao,mày vềbảoNgọcTiêunó lấy chìakhóamởcửarađưacho.

ĐạiAnváirồiluira.

LúcđingangbànKínhTế,KínhTếhỏi:

-Điđâumàlậtđậtvậy?

ĐạiAnđứnglạiđáp:

-Thậtbựchếtnói,cómộtviệcmàtớihaibađứađi,trờikhuyalạnhnhưthếnàymàsaivềnhà.

Nóixongbướcra.

ĐạiAnvề tới nhà thìTâyMônKhánhhãycònngồi uống rượuvớiỨng,TạvàĐạoQuốc.PhóQuản lývàVânChủquảnđãvề trướcrồi.

TâyMônKhánhthấyĐạiAnđingangthìgọivàohỏi:

-Cácnươngnươngvềchưa?

ĐạiAndừnglạinói:

-Thưachưa,cònsaitôivềlấyáolạnh.

Nóixongvàohậuphòng, tìmNgọcTiêu,nhưngchỉ thấyTiểuNgọc

đangngồimộtmìnhbuồnrầu.

ĐạiAnhỏiáothìTiểuNgọcgiậndữđáp:

-BốnconkhốnđótớinhàvợBônTứuốngrượugiờnàycũngchưathèmdẫnxácvề,tôibiếtquầnáođểđâumàlấybâygiờ?MuốntìmgìthìđếnnhàvợBônTứmàtìm.

CầmĐồngđứngbênnghevậyvộibachânbốncẳngtớinhàvợBônTứ, thấy bên trong đèn sáng choang thì đứngở cửa sổ nhìn vào,thấyvợBônTứnói:

-Kìa,đạicôvà tamcô,sao từnãy tớigiờchẳnguốngmiếngrượunào, đồ ăn cũng khôngđụngđũa, hay là chênhà chúng tôi nghèonàn,đồănkhôngđượcngonchăng?

XuânMainói:

-Đâuphảivậy,vìchúngtôiănquánhiềurồi,khôngthểkhamđượcnữa,xinTứtẩucứđểchúngtôiđượctựnhiên.

ĐoạnquaysangvợHànHồiTử:

-Chịlàhàngxómcủatôi,tôimờichịsangdểtiếpkháchgiùmtôi,chịphảilàmsaomờicáccônươngđâychứ,làmsaochịcứngồinhưlàkháchvậy?

Lạibảocon:

-TrườngNhi,đemrượutớiróthầuTamcôđicon.ChungrượucủaTứcôcũngvơiquá,màyphảirótthêmvàochứ.LanHươngnói:

-Tứtẩuơi,tôikhônguốngthêmđượcnữađâu.

VợBônTứnói:

- Hôm nay thế nào các cô nương cũng đói rồi, gia đình chúng tôinghèonànquảlàchẳngcógìđểkhoảnđãicáccônương.Hômnaynhânbuổigiaitiếtmớidámmời,lạisợgiagiabiếtmàkhôngchọ..

Đangnóithìnghetiếnggõcửa,mọingườiđềuyênlặngnghengóng.

TrườngNhihỏi:

-Aiđó?

CầmĐồngđáp:

-Tôiđây,tôitớitìmcácthưthưcóchútviệc.

Nóixongđẩycửabướcvào,NgọcTiêuvộihỏi:

-Cácnươngnươngvềrồihaysao?

CầmĐồngchỉcười,nhìnmọingườimàkhôngđáp.NgọcTiêubảo:

-Nỡmchửa,hỏisaokhôngnói?Aicườivớianhmàanhnherăngravậy?

CầmĐồngnói:

-Cácnươngnươngchưavề,cònuốngrượuởbênđó,nhưngtrờicótuyếtnênsaitôivềlấyáocừurồimớitrởlạirước.NgọcTiêubảo:

-Áocừuở trong rươngấy,bảoTiểuNgọcnó lấychokhôngđượcsao?

CầmĐồngđáp:

-TiểuNgọcnóilàkhôngbiếtgìcả,bảotôiđếnhỏichị.

NgọcTiêubảo:

-Saolạikhôngbiết?Anhtinlờiconkhốnđósao?

XuânMaibảo:

-Nươngnươngcủacácchịcóáocừu thìcácchịvề lấyđi,nươngnươngtôichẳngcóáogìhếtthìtôingồiđây.

LanHươngbảo:

-ÁocủaTamnươngthìbảoTiểuLoannólấycho.

NghênhXuâncũnglấychìakhóađưachoCầmĐồngmàbảo:

-AnhnóivớiTúXuânlấychìakhóanàymởrươngđưaáochoanh.

CầmĐồngtrởvề,nhờTiểuNgọc,TiểuLoanvàTúXuânlấyđầyđủcácáo,nhưngĐạiAnbảo:

-CònáocủaNgũnươngđâu?

CầmĐồngđáp:

-XuânMaivừanóilàNgũnươnglàmgìcóáocừu?

ĐạiAngắt:

-Màynguquá,nếukhôngvìvụáocủaNgũnươngthìtaovềđâylàmgì?ĐạinươngmắngtaomộttrậnrồisaitaovềlàvụcủaNgũnươngđó.

CầmĐồngbảo:

-Bâygiờlàmsao?

ĐạiAnnói:

-Màycứđứngđâychờtao,đừngcóđi trước,màyđi trước, tớiđókhôngthấytao,Đạinươnglạichửitao.

Nóixongtrởvào,thấyTiểuNgọcđangngồicắnhạtdưa.

TiểuNgọchỏi:

-Trởlạiđâylàmgìnữa?

ĐạiAnvòđầubứttai:

-Đang tứcgầnchếtđâynày,Đạinươngmớichửi tôimột trậnđó,bâygiờbảotôivềlấyáocừuchoNgũnương.ĐạinươngnóilàtrongtủcócáiáocừucủaLýTamđưatớiđểtrừnợ,chịlấyrađưatôiđểtôiđemtớichoNgũnươngmặc.

TiểuNgọcđáp:

-NếulàtrongtủthìNgọcTiêugiữchìakhóa,nhưngbâygiờmấybàđóđangsaysưatạinhàBônTứ,tớiđómàhỏi.ĐạiAnbảo:

-ĐểchútxíuthằngCầmĐồngvàođây,tôibảonóđi,bâygiờtôingồinghỉchân,sưởiấmchútđã,cựcquámà.

Nói xong ngồi xuống cạnh Tiểu Ngọc, hai người sát vai ngồi sưởitrướclòsưởi.TiểuNgọcbảo:

-Ởđâycònrượu,đểtôilấychoanhuống.

ĐạiAncười:

-Thếthìcòngìbằng,cảmơnthưthưhạcốtớitôi.

TiểuNgọcđứngdậy lấy rượu rót ra, lại đem tớimột đĩa thịt vịt rồibảo:

-Cacauốngmộtchungchoấm.Rượunàylàcủatôiđó.

ĐạiAnnhấpmộtngụmrồinói:

-Rượungonquá,đừngchongườikhácuống,phílắm.

ĐangănuốngchuyệntròthìCầmĐồngvào.ĐạiAnbảo:

-MàyngồiđâyuốngchungrượuchoấmbụngrồiđigọiNgọcTiêuvềlấyáochoNgũnương.

CầmĐồnguốngxongchungrượu,đểgóiáoxuốngchoĐạiAngiữrồitớinhàBônTửmộtlầnnữa.

CầmĐồngtớigọiNgọcTiêu,NgọcTiêubảo:

-Thằngkhốnnàylạitớilàmgìđây?

CầmĐồng nói đầu đuôi. Ngọc Tiêu chỉ đưa chìa khóa chứ khôngchịu về lấy áo. Cầm Đồng đem chùm chìa khoá về đưa cho TiểuNgọcmở tủ.TiểuNgọc lấyhếtchìanọ tớichiakiamàcũngkhôngmởđược.CầmĐồngđànhphảibachânbốncẳngchạylạinhàBônTứhỏi,NgọcTiêuchỉchoCầmĐồngchìakhóanàovàcáchmởnhưthếnào.CầmĐồngtrởvềnóilạivớiTiểuNgọc.TiểuNgọcbảo:

-Conkhốngớmthật,cứngồimàchỉtaynămngón,cáigìnócũngsaitôi.

Nóixonggiậndữmởtủra,nhưngtrongtủkhôngcócáiáocừunàocả.Bangườisữngsờ.CầmĐồngthan:

-Thếnàythìcóchếttôikhôngcơchứ,đêmhômkhuyakhoắt, lạnhmuốnchếtmàcácbànàylàmănnhưvậythìlàmsaotôichạyđichạylạichonổi.

ĐạiAndỗngọt:

-Thôimàychịukhóđi lầnnàynữađi,Đạinươngkhôngmắngcácthưthưđâu,màchỉmắngtaovớimàythôi.

CầmĐồnglạinhẫnnhụctớinhàBônTứbảoNgọcTiêu:

-Trongtủchngcócáiáocừunàocả.NgọcTiêusuynghĩmộtchútrồicườikhanhkhách.

-Tôiquên,khôngphảicái tủđó,áoở trong tủ lớnkêở trongcùngcơ.

CẩmĐồnglạilongtongchạyvềnóivớiTiểuNgọc.TiểuNgọcnghiếnrăng:

-Conkhốnnạnkhôngbiếtsaymêthằngphảigiónàomàlúlẫnthế,áođểnơinàylạibảonơikhác.

NóixongmởtủlấyáođưachoCầmĐồng.ĐạiAnvàCầmĐồngtất

tảđemcáiáotớinhàNgôĐạicữuđưachoNguyệtnương,Nguyệtnươngmắng:

-Cácngươichếtdấmchếtdúiởđâumàbâygiờmớidẫnxácđến?

ĐạiAnkhôngdámnóigì.CầmĐồngthưa:

-Áocủacácnươngnươngchúngtôilấyrấtsớm,nhưngchờcácthưthưtìmcáiáocừulótđoạnxanhnàynênmớilâu.NgôĐạicữumẫucầmcáiáocừudoLýTamtrừnợlêncoirồinói:

-Sao,baogiờĐạinươngcómộtcáinhưthếnàythìxinđểlạichotôiNguyệtnươngnói:

-Áonàycònmớilắm,chỉcóđườngviềnkimtuyếnhơisờn,đểbảomaylạilàđẹphoàntoàn.

NgọcLâucầmáođưachoKimLiênbảo:

-Hồinãythưthưbảovớitôilàáolôngchó,bâygiờthửmặccáiáolôngchónàyvàochoĐạinươngcoicóđẹpkhông.

KimLiênlạnhlùng:

-Áocũcủangườikháctôimặclàmgì,đểtôixingiagiachotôimộtcáimới,chẳnglẽgiagiatiếctôihaysao.

NgọcLâubảo:

-Người tamongcómộtcáiáonhư thếnàymàcũngkhôngđược,thưthưởđómàchê.

KimLiên im lặng,Nguyệtnươngvàmọingườimặcáocừuvào rồiđứngdậycáotử,đồngthờithưởngchoÚcĐạiThưíttiền.NgânNhinói:

Tôi cũngxincáo từNgôĐại cữumẫu,Ngônhị cữumẫuvàcácvịnươngnương.

Nóixongsụplạymọingười.NgôĐạicữumẫuthưởngchoNgânNhi

mộtphongbaođựngtiền.

NguyệtnươngvàBìnhNhimỗi người choNgânNhimột lạngbạc.NgânNhilạilạytạ.

Mọi người bước ra, NgôĐại cữumẫu,Ngô nhị cữumẫu và TrịnhTamThưtiễnkháchracổng,nhưngtuyếtrơihơinhiều.

CầmĐồngnói:

- Tuyết xuống hơi nhiều sợ các nương nương ướt áo, hay là ĐạinươngmượnNgôĐạicữumấycáidùchokhỏiướt.

Ngônhịcữumẫuvộiquayvào lấymấycáidùra,đámgianhânvàlínhhầucầmdùchechoNguyệtnươngvàmọingườilênkiệu.

Kiệu ra khỏi cổng,KínhTế vừađi vừađốt pháobông, pháo thăngthiênvàpháonổ.LátsauquaylạibảoNgânNhi:

-Ngânthưà,nhàthưthưkhôngxađây,đểchúngtôiđưathưthưvề.

Nguyệtnươnghỏi:

-Nhàởđâuvậy?

KínhTếđáp:

-Ởngaydãyphốtrướcmặtđâycómộtcáingõlớn,đứngngoàinhìnthẳngvàothấymộtngôinhàlầulớn,đólànhàNgânthư.

NgânNhinói:

-Conxintừbiệtcácnươngnươngởđâythôi.

Nóixongđịnhdừngkiệubướcxuốnglạychào,nhưngNguyệtnươngvộibảo:

-Thôi,đườngướtbẩnlắm,hồinãytrongnhàđãtừtạrồi,bâygiờđểtabảogianhânđưathưthưvềnhà.

Nóixonggọi:

-ĐạiAn,ngươiđưathưthưvề.

KínhTếnói:

-ĐạinươngchocháuđicùngvớiĐạiAn.

Nguyệtnươngbảo:

-Được,haingườicùngđicàngtốt.

KínhTếvàĐạiAntheokiệucủaNgânNhi,gianhânlínhtrángkhácđưaNguyệtnươngvàmọingườivềnhà.

Trênđường,KimLiênhỏi:

-Đại nương lúc nãynói là chúngmìnhđưaNgân thư vềnhà, saomìnhkhôngđưa,lạiđểchoKínhTếvàĐạiAnđưavề?

Nguyệtnươngcười:

-Muộimuộidễtinnhưcontrẻấy,đóchỉlàlờinóixãgiao,mộtconcanữlàngườigìmàmuộimuộihaytôiphảiđưavềnhà?

KimLiêncười:

-Cũngnênđếnmột lầnchobiếtnhà.Cácbàvợthườngmuốnbiếtnhàcáccôcanữđểtớiđómàtìmchồng.

Nguyệtnươngcười:

-Muộimuộibiết nhà,muộimuội thử tới đó tìmchồngcoi cóđượckhông?Đếnđótìmchồngthìchỉthêmxấumìnhchứíchlợigì.

Mảinóichuyện,đoànkiệuđãtớiđườngĐôngNhai,gầnnhàhọKiều.NhàhọKiềuđènđuốcsáng trưng,KiềuĐạinươngvàcháudâu làĐoạn Đại Thư đã ra đứng trước cổng, chờ đoàn kiệu của Nguyệtnươngtớirồikhẩnkhoảnmờivào.

Nguyệtnươngxuốngkiệutừchối:

-Đa tạ thịnh tìnhcủa thângia,nhưng trờikhuyarồi,xinđểchokhikhác.

KiềuĐạinươngnhấtđịnhkhôngchịu:

-Vậyđâuđược,chúng tôiđợi tuyếtđứngchờ,đâucóphảiđểchonhângiatừchốiđược.

NóixongcầmtayNguyệtnươngdẫnvào,đámtiểuthiếpvàĐạiThưbấtđắcdĩphảivào theo.Mọingườivàophòngkhách,nơiđâyđènhoa muôn sắc lung linh. Tiệc đã dọn sẵn, đôi bên phân ngôi chủkháchngồiuốngrượu.Trướctiệccómộtcanữđànhát.

Trong khi đó bữa tiệc tại nhà Tây Môn Khánh cũng gần tàn. Mọingườiđềusaysưa.BáTướtnhân lúcTâyMônKhánhkhôngđểý,cầmcảmộtđĩahoaquảtrúthếtvàotayáorồiđứngdậycáotừ.HyĐại vàĐạoQuốccũngcáo lui, chỉ cònmộtmìnhBônTứngồi tiếprượuTâyMônKhánh.Látsau,TâyMônKhánhđứngdậythưởngtiềncho đám nhạc công, bảo gia nhân dọn dẹp bàn tiệc rồi vào hậuphòng.BônTứ lo trôngcoigianhânthudọn.BìnhAnbachânbốncẳngchạytớinhàBônTứbảođámahoàn:

-Giagiavàohậuphòngrồi,cácthưthưchưavềhaysao?

Đámahoànhoảnglên,vộiđứngdậycảmtạvợBônTứrồicáotừ.LanHươnghồinãycởigiày rachodễchịu,bâygiờhoảnghốt vộivàng,xỏhàimãikhôngđược.XuânMaimắng:

-Đồcongáithốithây,tớinhàkhácmàcócáigìcũngcởira,làmsaophảicởihàirađểbâygiờmangvàokhôngđược.

Nói xongcúi xuốnggiúpLanHương.Sauđócảbọn tất tả vềnhà.NghenóiTâyMônKhánhđangở trongphòngLýKiềuNhi,cảbọnkéo tới lạychào.VịnicôđangnóichuyệnvớiKiềuNhi, từ lúcTâyMôn Khánh vào, đã lên phòngNguyệt nương nói chuyện với TiểuNgọc.NgọcTiêubướcvào,chàovịnicô.TiểuNgọcnóingay:

-HồinãyĐạinươngchogianhânvềlấyáo,tôichẳngbiếtchìakhóa

nàovớichìakhóanào,lúcmởrađượcthìlạikhôngthấyáo,thưthưđểmộtnơinóimộtchỗaimàbiếtđược.Vậymàkhôngchịuvề lấychomau,cònngồiởbênđóuống rượusaysưa,bâygiờmớichịudẫnxácvề.

NgọcTiêuuốngrượu,mặthồnglên,nói:

-Áàconkhốn,màyghentứcvớichúngtaođấyhả?Ngườitakhôngmờimày,saomàylạitrútgiậnvàotao?

TiểuNgọcbĩumôi:

-Tôimàcầnconmẹđómờihaysao?

Vịnicôkhuyên:

-Thôi,hai thư thưnênnhịnnhauđi,giagiaởnhàđó,không lo trànướcgìmàlocãinhauhaysao.

ĐangnóithìthấyCầmĐồngbướcvào.NgọcTiêuhỏi:

-Cácnươngnươngvềđấyhả?

CầmĐồngđáp:

-CácnươngnươngvềngangnhàKiềuđạigiathìKiềuĐạinươngratậncổngđónvàomờiuống rượu từnãy tớigiờ,chắccũngsắpvềtới.

TiểuNgọcvàNgọcTiêunghevậykhôngdámcãinhaunữa.

ĐoànkiệucủaNguyệtnươngvàotớicổngthìKínhTếđốt liềnmấyđợtpháobông.Nguyệtnươngbướcvàophòng,KiềuNhivàTuyếtNgatớilạychào.Mấyngườikiacũngvàotheo,Nguyệtnươnghỏi:

-Giagiađangởđâu?

KiềuNhiđáp:

-Hồinãygiagiatớiphòngtôi,tôiđãhầugiagiangủrồi.

BọnXuânMaibốnđứavàolạychào.KiềuNhinói:

-TốinayvợBônTứdọntiệcmờibốnđứachúngnó.Chúngnócũngmớivềđó.

Nguyệtnươngmắng:

-Mấyconkhốnnàygớm thật,bâygiờchúngbay thànhyêu thànhtinhrồiphảikhông?Chúngbayđilàmgì,màaichochúngbayđi?

KiềuNhiđáp:

-Chúngnócóthưavớigiagiarồi.

Nguyệtnươnggiậndữ:

-Giagiathìcóbiếtgìchuyệnnhàcửa,nhàkhôngcóaimàcũngchomấyconquỷcáiđóđilàmgì?

Vịnicônhỏnhẹ:

-Đangbuổigiaitiết,Đạinươngkhôngnênnóitớimaquỷlàmgì.

NgọcLâuthấyNguyệtnươngkhôngvui,nênbỏvềphòng,KimLiênvàBìnhNhicũngratheo.

NguyệtnươngsaiTiểuNgọcvàNgọcTiêudọnchỗchovịnicôngủtạiphòngmình.Ngoàitrời,tuyếtrơitớicanhtưmớidứt...

Hômsau,TâyMônKhánhraviện làmviệc.Vịnicôcáotừ,Nguyệtnương,NgọcLâuvàBìnhNhi tiễnratớicổng.ĐangđịnhquayvàothìNguyệtnươngthấymộtbàthầybóiđangđingoàiđường,bènsaigianhânmờivào.Nguyệtnươngvàmọingườitrởvàotrongtrước.Bà thầy bói được dẫn vào phòng trong, sụp lạy bốn lạy, Nguyệtnươngmờingồirồibảo:

-Lãobóigiùmtôimộtquẻxemsao.

Bàthầyđặtconlinhquyxuốngrồihỏi:

Xinnãinãichobiếtniênkỷ.

Nguyệtnươngbảo:

-Tôituổiconrồng.

Bàthầynói:

-Nếurồng lớn thìnămnaybốnmươihai tuổi,còn rồngnhỏ thìbamươituổi.

Nguyệtnươngbảo:

-Tôibamươituổi,sinhgiờTýngàyrằmthángtám.Bàthầycầmcáimurùaxócxóc,rơiramộttấmgiấycứng,cóhìnhmộtngườiđànôngvàmộtngườiđànbàphúquý,xungquanhgianhânđàytớrấtnhiều,đằngsaulạicómộtkhovàngbạc.Bàthầycầmlênxemrồinói:

-Cứnhưquẻnàythìnãinãinhấtsinhlàngườinhânnghĩa,cólòngđộlượngkhoanhồng,thíchlàmđiềutừthiện,ưabốthí,cótàiđảmđangquánxuyếngiađình,tuynhiêntínhtìnhcónhiềukhinóngnẩy,nhưngnóngnẩymàvôtâm.Nãinãicoivậymàcũngvấtvả.Ngườinàokhácthìcóthểdậymuộn,nhưngnãinãithì luônphảidậysớmđốcthúcgianhânloviệctrongnhà.Taiáchxemrathìnhiều,nhưngnhờtínhtìnhnhântừnênđỡđiđượcnhiềulắm.Tuổithọcủanãinãithìítnhấtcũngphảithấttuần.

NgọcLâuhỏi:

-Lãocoithửcoivịnãinãiđâycóthểcóconkhông?

Bàthầybảo:

-Tôinóithật,đườngtửtứccủanãinãiđâyvấtvảlắm,saunàynằmxuốngchỉcómộtngườicontraiđãxuấtgiađiđưađámmàthôi.

NgọcLâuquaysangBìnhNhicườibảo:

-ĐúnglàđạosĩtíhonNgôỨngNguyênrồi.

NguyệtnươngbảoNgọcLâu:

-Tammuộicũngnênbóimộtquẻxemsao.

NgọcLâubảobàthầy:

-Lãobóichotôiđi,tôibamươitưtuổi,sinhgiờDầnngàyhaimươibảythángmườimột.

Bàthầyxócramộttấmthiếpcóhìnhmộtngườidànbàvàbangườiđànông.Ngườiđànôngthứnhấtcóvẻnhưmộtláibuôn,ngườithứnhìnhưmộtôngquan,ngườithứbalàmộtvịtútài,tronghìnhcũngvẽmộtkhovàngbạcvànhiềugianhânhầuhạ.Bàthầyxemmộtlúcrồinói:

Vị nãi nãi này tuổiGiápTý,mệnh phạmphải Tamhình Lục hại, ítnhấtphảiquamộtđờichồngrốithìmớitốt.

NgọcLâunói:

-Cũngmộtlầnrồi.

Bàthầynóitiếp:

-Nãinãilàngườitínhtìnhônnhuhòathuận,vuibuồnkhônglộranétmặt cho người khác thấy, lại được người dưới kính trọng, đượcchồng sủng ái, tuy nhiên lại bịmột số tiểu nhân ghen ghét, nhưngnhờtâmđịatốtnêntiểunhânkhônglàmhạiđược.

Nguyệtnươnghỏi:

-Lãocoithửvịnãinãinàycóthểcóconkhông?

Bàthầyđáp:

-Cócongái,nhưngcontraithìkhôngchắc.Cònmệnhthìthọlắm.

Nguyệtnươngnói:

-Bâygiờlãobóichovịnãinãikiađi.ĐoạnquaysangBìnhNhi:

-Lụcmuộimuộinóingàysinhthángđẻđi.

BìnhNhicười:

-TôituổiTânMùisinhgiờNgọngàyrằmthánggiêng.

Bàthấyxócmurùarađượcmộttấmgiấyvẽmộtngườiđànbàvàbangườiđànông.Ngườiđànôngthứnhấtmặcáohồng,ngườithúnhìmặcáoxanhlục,ngườithứbamặcáoxanhdatrời,ngườinàybồngmộtđứacontraiđằngsaucómộtkhovàngbạc,nhưngxungquanhlạicómaquỷđứngxõatóc.Bàthầycoimộtlátrồinói:

Vị nãi nãi nàymột đời phú quý, cómệnh quý nhân,mang của cảidanhvọngvềchochồng,tínhtìnhnhânnghĩa,ítlàmmấtlòngai,lạikhôngchúýtớitiềnbạccủacải,ngườitalấythùhậnđốivớinãinãithìnãinãilấyânhuệđáplạichongườita.Nãinãicócontrai,nhưngtôinóithật,đánglolắm.

BìnhNhivộinói:

-Hiệncháuđãđượckýdanhlàmđạosĩrồi.

Bàthầybảo:

-Nếuđãxuấtgiarồithìcũngkhôngsao.NhưngxinnãinãicẩnthậnnămnaysaoKếĐôchiếumệnh.thángbảythángtámđángngạilắm,sợcóchuyện taiương.Nguyệtnương,NgọcLâuvàBìnhNhi,mỗingườiđềuthưởngtiềnchobàthầybóirồisaigianhânđưaracổngBàthầyvừarathìKimLiênvàĐạiThưtới.KimLiêncườibảo:

-Tôitưởngcácnươngnươnguốngtràởnhàngangnàongờtụcảlạinơiđây.

Nguyệtnươngbảo:

-Chúngtôivừaxembóixong,bàthầycũngvừara.GiáNgũmuộitớisớmmộtchútthìcũngxemđược.

KimLiênlắcđầu:

-Tôi khôngxembóiđâu, tin làmsaođược.Hôm trướcôngđạosĩbảotôiđoảnmệnh,rồibaonhiêusựxấuxa,thậtbựccảmình.

Nguyệt nương đứng dậy cùng mọi người xuống nhà ngang uốngtrà...

Hồi48

NÉNBẠCĐÂMTOẠCTỜGIẤY

Trong thànhQuảng LăngởDươngChâu thucGiangNam, cómộtviên ngoại tên là Miêu Thiên Tú, gia tư ức vạn, lại chuộng thi lễ,nhưngđãbốnmươi tuổimàchỉcómộtcongái.Vợ làLý thịquanhnămđauyếunằmliệttrêngiường,việcnhàhoàntoànphóthácchongườiáithiếplàĐiêuThấtNhi,trướckiavốnlàcanữ.ThấtNhiđượcThiênTúbỏrabatrămlạngcướivềlàmtrắcthất,yêuquýrấtmực.

Mộthômcómột vị tăng tới, xưng là tăng tại chùaBáoÂnởĐôngKinh,vândubốnphươngđểquyêntiềnđúcmộttượngLaHánbằngđồngvàvàng.ThiênTúmờivàocúngnămchụclạng.

Vịtăngnói:

-Thíchủchonhiềuquá,chỉxinphânnửathôi.

ThiênTúnói:

-Xinthầyđừngchê,códưthìdùngvàoviệcthọtraihàngngày.

VịtăngtạƠn,lúcsắpcáotừbỗngnói:

-Tạiquầngmắtthíchủcómộtvùngtửkhí,sợrằngtrongnămnaygặpchuyệnđạitaiđạiách.Thíchủcóduyênmàgặpbầntăng,bầntăngbiết,chẳnglẽlạikhôngnói.Từnayphàmsựgìcũngxinthíchủhếtsứccẩnthậnmớidược.

Nóixongcáotừmàđi.

ThiênTúngồitrầmngâmhồilâurồivàovườnsau,thìnhlìnhbắtgặpĐiêu thị đang nói chuyện riêng với tên gia nhânMiêu Thanh trongvườn.ThếlàThiênTúcholôiMiêuThanhrađánhchomộttrậnthừasống thiếuchết rồiđịnhđuổiđi.MiêuThanhsợquáphảinhờhàngxómsangxingiùm,mớikhỏibịđuổi,nhưngtừđótronglòngcămhậnlắm...

ThiênTúcóngườianhhọ tên làMiêuMỹ,xuất thâncửnhân,hiệnlàmchứcThôngphántạiphủKhaiPhongthuộcĐôngKinh.MiêuMỹlàngườihọcrộnghiểunhiều.MộthômMiêuMỹgửimột láthưchoMiêuThiênTú,mờiThiênTúlênĐôngKinh,mộtlàđểdungoạn,hailàđểmưuviệccôngdanh.ThiênTúmừnglắm,bảoĐiêuthị.

-ĐôngKinh lànơiphồnhoađôhội, từ lâu tôiđãmuốn lênmột lầnchobiếtmàchưacódịp,naybiểuhuynhgửithưmời,quảlàlầnnàytôiđượcthỏaýbìnhsinh.

Điêuthịbảo:

-Vịtănghômnọcónóilàchàngnênđềphòngtaiách,chẳngnênrakhỏinhà.ĐườnglênĐôngKinhxaxôidiệuvợi,bỏnhàchovợđaucon dại hay sao? Vả lại công danh mà làm gì, sống như thế nàychẳngsungsướngchánrồihaysao?

ThiênTúnổigiậnquát:

-Làmthânnamnhisinhratrongcõiđấttrờithìphảicóchítanghồbồngthỉ,chứsaolạicứmãirurúxónhà?Vảlại,bụngtachứađầytài,túitachứanhiềubạc,logìcôngdanhkhôngtới.Naybiểuhuynhcómờitalêntứclàlongvângặphộirồiđó,nàngchớcónhiềulời.

NóixonggọihaigianhânlàMiêuThanhvàAnĐồnglothuxếphànhlý,thuêthuyền,chởtheohairươngđầyắpkimngân.Xongxuôidặnvợconvàáithiếprồichọnngàytốtđợilênđường.

Mộtngàycuối thuđầuđông,ThiênTúcùnggianhânxuốngthuyềntạibếnDươngChâutrựcchỉĐôngKinh.

ĐiđượcítngàythìtớihồHồngThạchthuộcTừChâu,nơiđâynướcsâusónglớncựckỳnguyhiểm.MiêuThanhthấytrờitối,sợxảyrađiềubấttrắc,vộisaichânsàogọimộtthuyềnkháctớiràngchungvớithuyền mình cho chắc, hầu chống lại sóng gió. Không ngờ chiếcthuyềnđượcgọitới lại làthuyềncủabọnhảitặc.Haitêncướptrênthuyền,mộtđứatênlàTrầnTam,mộtđứatênlàÔngBát.

Miêu Thanh vẫn thù chủmà không có dịp báo thù, nay biết đượcchuyệnnàythìnghĩthầm:

- Chi bằngmình liên kết với hai đứa này, giết Thiên Tú, liệng xácxuốngsông,chiatiềnbạccủacảivớibọnnó,rồitrởvềtìmcáchgiếtLýthị,nhưvậylàđượchưởngcảcáigiatàiđồsộvànàngĐiêuthịđẹpđẽ.

Nghĩxong,tớitốigặphaitêncướpthươnglượng,đoạnnói:

-Chủtôicóhairươngvàngbạc,vải lụaquầnáonhiềulắmnếuhaianhchịuthìtấtcảnhữngthứđóđềuchialàmbaphần.Trần,Ônghaiđứacườibảo:

-Màykhôngnóithìchúngtacũngtínhvậytừtrướcrồi.Đôibênbànđịnh xong xuôi, tối hôm đó Thiên Tú và An Đồng nằm ngủ trongkhoang,MiêuThanhngồiởđầuthuyền.Tớicanhba,MiêuThanhlahoảng lên là có cướp, Thiên Tú thức giấc chui ra ngoài khoangthuyềnđểcoitìnhhình,nhưngvừathòđầurangoàithìTrầnTamđãchờsẳn,vungdaochặtxuống.ThiênTúgục trênsàn thuyền.ÔngBátđạpThiênTúxuốngnước.AnĐồnghoảngsợđangđịnhchạythìbịÔngBátđậpchomộtcônngãxuốngnước.

Ba đứa gian ác thi hành xong thủ đoạn giết người thì vào trongkhoangthuyềnmởhếtcácrươngvàngbạccủacảichiađều.SauđóTrầnTamnói:

-Haiđứataođemvảilụatheo,lạicócảvàngnữathìthếnàocũngbịnghingờ,mày làgianhânhọMiêu,màytớichợgầnđâybángiùmchúngtaomấythứnàylàtốthơnhết.

MiêuThanhbèntớiLâmThanh,giảlàtớingoạithànhhuyệnThanhHà, rồi may mắn gặp được mấy thương gia quen biết ở DươngChâu,bènnói:

-Giachủtôiđisau,saitôiđitrướcbáncácthứnày.NhờđómàMiêuThanhbánđượcnhữngđồăncướp.ChỉthươngchoThiênTú,thậtlà:

MưuviệctạingườiThànhviệctạitrời.

Trong khi đó, AnĐồng bịmột gậymêman ngã xuống nước, nhờ

nướclạnhnênlátsautỉnhdậyngoingóplênmặtnướckêucứuầmỹ,mộtngưôngngheđượcvộicho thuyền tới, thấymột thanhniênchừngmườitámtuổiđangkêucứubènvớtlênthuyềnhỏicăndorồilấyquầnáokhôchothay,sauđóhỏi:

-Bâygiờsựthểđãnhưthếnày,ngươimuốnvềDươngChâuhayởđâysốngvớitachoquangày?

AnĐồngmếumáo:

-Giachủtôiđãgặpnạn,tôiđâudámvềnhà,nguyệnởlạiđâyvớilãoông.

Ngưôngbảo:

-Đượcrồi,ngươicứtạmởđâyvớitađểrồitahỏidòxemđólàđámcướpnào,rồisẽtínhsau.

AnĐồnglạytạrồitừđósốngvớingưông.

Mộthômvàongàycuốinăm,ngưôngcùngAnĐổngghébếnbáncáthìchợtgặpTrầnTamvàÔngBátđangngồitrênthuyềnuốngrượu.AnĐồng nhận diện được hai tên này, lại nhận ra là hai tên cướpđangmặcáocủachủmìnhbènghétainóinhỏvớingưông:

-Haitênkiachínhlàthủphạmgiếtchủtôivàcướpbóccủacải,naygặpchúngthìnỗioancủachủtôicóthểđượcrửasạchrồi.

Ngưôngbảo:

-Nếuvậythìphảicấpbáolênquanchứ.

AnĐồngnhờngườilàmđơnđệlênphủChuThủbị,vìChuThủbịcónhiệmvụkiểmsoáttrênsông,nhưnghọChuthấykhôngcóbằngcớgì,nênbácđơnkhôngxét.AnĐồnglạiđệđơnlênviệnĐềhình.HạđềhìnhthấyđâylàvụmưusátđoạtcủabènchogọiAnĐồngtớiđểdẫnlínhđibắtTrầnTamvàÔngBát.

Ngàymườibốnthánggiêng,HạĐềhìnhđăngđườngchogọicảbangườiraxéthỏi.HaitêncướpthấycóAnĐồng,biết làkhôngchạy

tộiđược,lạisợbịtrakhảođánhđậpnênkhairahết,lạilôicảvụMiêuThanhphảnchủracungkhai.HạĐềhìnhsaingườiđitầmnãMiêuThanh.ThờigianđóđangtiếtNguyêntiêunênquanlạitrongviệnĐềhìnhthườngkhôngtớiviệnlàmviệc,dođócôngviệcchậmtrễ.Mấytên lính trongviện,nhânquenbiếtvớiMiêuThanh,vội tớibáochoMiêuThanh biết.MiêuThanh hoảng hồn, không dámmướn kháchđiếmnữa,màtớitrốntạinhàmộtngườiquenlàLạcTam.NhàLạcTamcũngđườngSưTử,ngaysátváchnhàHànĐạoQuốc.VợLạcTamchơi thân với vợĐạoQuốc làVương thị.Hai người đi lại rấtthânthiết.

MiêuThanhtớinóihếtchuyệnvớiLạcTam,LạcTamnghexongbảo.

-Chưađếnnỗinào,bêncạnhnhà tôiđây lànhàcủaHànđạigia,Hàn đại gia là quản lý của TâyMôn Thiên hộ trong viện Đề hình.Chúng tôibênnày thân thiết vớibênđó lắm.MàHànđạigia lại làngười thân tình củaTâyMônThiên hộ.Để tôi thử qua bên đó nóigiùmchohuynhxemsao.MiêuThanhquỳngayxuống:

-Nếutôivôsựthìơnnàyxinbáođềnxứngđáng.

Nóixongviếtmộttấmthiếp,lấyranămchụclạngcùngítvảilụa,đưachoLạcTam.LạcTambảovợđemsangnhờVươngthị,kểrõđầuđuôi.Vươngthịmừnglắm,thâunhậnlễvậtrồichờTâyMônKhánh.

TớingàymườibảythánggiêngmớithấyĐạiAncưỡingựađingangnhà,Vươngthịvộichạyragọilạihỏi:

-Chúđiđâuvậy?

ĐạiAnđáp:

-TôimớiđemlễvậtlênphủĐôngBìnhtrởvềđây.

Vươngthịhỏi:

-Liệuhômnaygiagiacótớiđâykhông?

ĐạiAnđáp:

-Tôicũngkhôngbiết,nhưnggiờnàychắcgiagiađangởVươngthịmờiĐạiAnvàonhà,nóilạichuyệnMiêuThanhrồilạiđưatấmthiếpcủaMiêuThanhchoĐạiAncoi.ĐạiAnnói.

-Tẩutẩulãnhvụnàylàmgì?Đừngcócoithường.Hồinàykhókhănlắmchứkhôngnhưtrướcđâu,tôikhôngdámdínhdấpgìvềvụnày.

VươngThịbảo:

-Cóaibắtchúemdínhdấpvàođâu,chỉxinchúemmờigiùmgiagiatớiđâythôi,giagiatớiđâythìtôixintặngchúemhaichụclạng,còngiagiacóchịugiúpkhôngthìmặctôivớigiagia.

ĐạiAnnói:

- Nếu vậy thì được, nhưng xin tẩu tẩu nhớ giữ lời giùm cho mớiđược.

Vươngthịcười:

-Cáithằngthậtkhôngiàntrờimuốnănhếtlạichẳngmuốnđàogiun.Ngồiđóđi,đểtôikiếmcáigìchomàăn.

NóixongđemítđồănlênmờiĐạiAnuốngrượu.ĐạiAnbảo:

-Uốngrượumặtđỏlênrồigiagiahỏilàmsaomànói?

Vươngthịcười:

- Sợ gì, chú em cứ nói là ghé ngang đây được ta mời vài chungkhôngđượcsao?

ĐạiAnănuốngmộthồirồicáotừ.Vươngthịdặn:

-Trămsựnhờchúemđó,nhớthưavớigiagialàtôiđangchờđấy.

ĐạiAngậtđầulênngựa.

ĐạiAn về tới nhà thì TâyMônKhánh đang ngủ. Lát sau thức dậyngồiuốngtràtrongthưphòngthìthấyĐạiAnvàothưa:

-Lúcnãytrênđườngvề,tôibịHàntẩutẩugọilại,nhờtôimờigiagiatớingay,Hàntẩutẩucóchuyệnquantrọngmuốnthưa.

TâyMônKhánhbảo:

-Chuyệngìvậy?Àmàthôi,taobiếtrồi.

Nóixongmặcáođộimũđịnhđi.NhưngchưakịpđithìcóLưuHọcquan tới mượn tiền. Tây Môn Khánh cho Lưu Học quan vay tiềnxong,mới lênngựa tớinhàVương thị, cóĐạiAnvàCầmĐồngđitheo.

VươngthịđangsaiPhùnglãomuađồănlàmtiệcthìTâyMônKhánhbảoCầmĐồng dẫn ngựa đi,ĐạiAn đóng cổng lại rồi ngồi xuống.Vươngthịđemtràra,chưadámnóivàochuyện,chỉthưa:

-TôinghenóigiagiavàĐạinươngđãtínhchuyệnhônnhânchocanhirồi,chắclàgiagiavuilắmphảikhông?TâyMônKhánhbảo:

-CũnglàdoNgôĐạicữumẫumaimốinênchuyệnmớithành.BênKiềuthângiathìcũngchỉcómộtcongáimàthôi.XétchokỹthìnhàhọKiềuđốivớitôikhôngxứng,nhưngchuyệnđãxongrồithìthôi.

Vươngthịbảo:

-Kểra thìkết thânvớinhàhọKiềucũngđược,chỉhiềm lànhàđókhôngcóchứctướcgìmàquannhânbâygiờđanglàmộtvịquan.

TâyMônKhánhbảo:

-Thìcũngchínhvìchỗđó.

HaingườinóivàicâunữathìVươngthịbảo:

-Giagiangồingoàinàysợlạnh,xinmờivàotrong.

NóixongdắttayTâyMônKhánhvàophòngtrong,nơiđâytiệcrượuđã dọn sẵn, có lò sưởi ở bên cạnh. Tây Môn Khánh ngồi xuống,Vươngthịnói:

-Sởdĩhômnaymờigiagiatớiđâylàcóchuyệnnày...

VừanóivừađưatấmthiếpcủaMiêuThanhra,kểhếtsựtìnhrồinóithêm:

-TênMiêuThanhnàykhôngdínhdấpgìtớivụcướp,hắnchỉxingiagiagạttênhắnrakhỏivụnàymàthôi,đượcnhưvậyhắnsẽđềnơn.HắncũngnhờvợLạcTamởcạnhđâyđemlễvậtsangbiếutôi,nhờtôinóilạivớigiagia.HắnlàngườiquenthâncủaLạcTam.

TâyMônKhánhđọctấmthiếpxonghỏi:

-Hắntặngchonàngbaonhiêu?

VươngthịđemnămchụclạngrađưachoTâyMônKhánhcoirồinói:

-Hắnnóilàxongviệchắncònbiếutôithêmnữa.

TâyMônKhánhcười:

-Nhậnnhữngthứnàylàmgì?Nàngkhôngbiếtđâu,tênMiêuThanhnàylàgianhâncủaMiêuviênngoạiởDươngChâu,nómưuvớihaitêncướpđểgiết chủvàchia tiềncủa.Nhưngmớiđâymột têngianhâncủaMiêuviênngoạinhậndiện,haitêncướpđóbịbắttạiviệnĐềhìnhvàđãkhaihếtcảrồi.TênMiêuThanhnàymàbịbắtthìchỉcótội lăngtrìmàthôi,cònhaitêncướpkiathìchắclàbịchém.HaitênđókhairằnghiệntênMiêuThanhcótớihaingànlạngbạc,vậymànóđemcóbấynhiêuđâythìcoisaođược,saonàngkhôngmauđemtrảnóchorồi.

VươngthịbènđembạcsangtrảchovợLạcTamrồithuậtlạilờiTâyMônKhánhlàhiệnMiêuThanhcótớihaingànlạng,màsaochỉchịubỏracónămchụclạngđểchạytội.

VợLạcTamnóilại,MiêuThanhnghexongtoátmồhôi,bènnóivớiLạcTamrằng:

-Thậtrathì tôicókhoảnghaingàn lạng,nhưnglại làhànghóavậtdụngchứkhôngphải bạcmặt, giờ làmsao?Hay làdốchết ramà

cứulấymạngvậy.

LạcTamnói:

-Kểravụnàycũngkhó,ítnhấthuynhcũngphảibỏracảngànlạngđểnhờTâyMônThiênhộ locho, lạicònphải lochocácchứcviệclớnnhỏkhácnữachứ.

MiêuThanhnhănnhó:

-Nhưngvậtdụnghànghóatôiđãbánđượcđâu.

ĐoạnquaysangnóivớivợLạcTam:

-Haylàthếnày,nhờtẩutẩuquanóivớiHànđạitẩurằngnhờthưalạivớiquannhân,nếuquannhânchịunhậnhànghóathìtôixintraokhoảngmộtngànlạngbạchànghóa,cònkhôngthìđểchotôivàibangàynữa,tôibánhànghóađisẽthânđemtớiđưabạcmặtchoquannhân.

VợLạcTamsangnóivớiVươngthị,VươngthịvàophòngnóilạivớiTâyMônKhánh.TâyMônKhánhbảo:

-Đượcrồi,chonóvàingàyđểlotiền...

VươngthịtrởranóivớivợLạcTam.MiêuThanhthấyvậycũngyêntâm.

TâyMônKhánhănuốngqua loa rồi saiĐạiAngọiCầmĐồngdắtngựatới,chủtớvềnhà.

HômsauTâyMônKhánhraviệntìmđủcáchtrìhoãnvụMiêuThanh.

TrongkhiđóMiêuThanhvàLạcTamgọingườivậnhàngtìmramốibán hết cộng được một ngàn bảy trăm lạng, bèn đưa thêm choVương thị năm chục lạng nữa vàmấy xấp lụa quý, nhờ nói thêmgiùm.

Tốimườichín,MiêuThanhđemmộtconlợnquaymộtvòrượulớnvàmộtngànlạngtớibiếuTâyMônKhánh.Cácgianhânthântíncủa

TâyMônKhánh,ThưĐồng,ĐạiAnđượcmỗiđứamườilạng.RiêngĐạiAncònđượcVươngthịtặnghaichụclạngnữa.

TâyMônKhánhsaigianhângọiMiêuThanhvàophòngkháchtronghoa viên, không cho thắp đèn, chỉ có ánh trăng soi lò mờ. MiêuThanhsụplạynói:

-Tiểunhânmonglãogiabanơncứuchothìkếtcỏngậmvànhbáođáp.

TâyMônKhánhbảo:

-Sựtìnhcủangươinhưthếnàongươibiếtrồiđấy,haitêncướpđãkhaihếtcả,ngươimàtớicửaquanthìlàmsaothoátkhỏitộilăngtrì,nhưngngươiđãbiếtđếnta,nhờngườitớinóithìtacũnggắngcứutộichếtchongươi.Sốbạcnàykhôngphảimộtmìnhtađâu,tachỉlấymột nửa, còn một nửa thì để tặng cho vị Đề hình. Nhưng ngươikhông nên ở lâu, mà phải về ngay, à mà ngươi ở Dương Châu,nhưngởkhúcnào?

MiêuThanhđáp:

-Tiểunhânởngaytrongthành.

TâyMônKhánhsaigianhânđemtràrachoMiêuThanhuống.MiêuThanhđứngởdướigốc tùngmàuống trà,uốngxong thì lạy tạmàcáotừ.TâyMônKhánhgọilạihỏi:

-Ngươiđãlochomấyđứagianhâncủatachưa?

MiêuThanhđáp:

-Tiểunhânđãlochuđáocảrồi.

TâyMônKhánhbảo:

-Nếuvậythìngươinênvềnhàngayđi.

NóixongsaigianhânđưaMiêuThanhracổngMiêuThanhvềnhàLạcTamlothuxếphànhlý,trongngườicònmộttrămnămchụclạng,

bèntặngchovợchồngLạcTamnămchụclạngvàmấyxấplụacònthừa,rồicanhnămhômsaulênđườngvềDươngChâusớm.

Hôm sau, khi tan việc, Hạ Đề hình và TâyMôn Khánh cùng cưỡingựarakhỏicổngviện.Haingườisóngngựacùngđi,tớingãba,HạĐềhìnhđịnhcáotừthìTâyMônKhánhnói:

- Nếu quan anh không chê thì xinmời ghé tệ xá có chuyệnmuốnthưa.

NóixongdẫnHạĐềhìnhvềnhà,mờivàothưphònguốngtrà,trongkhiđóĐạiAnvàThưĐồngbàybàndọntiệcngoàiđạisảnh.

HạĐềhìnhngồixuốngnói:

-Thậtlàmphiềnquananhquá.

TâyMônKhánhnói:

-Saoquananhlạidạynhưvậy?

NóixongmờiHạĐềhìnhdùngtrà.Qúavàituầntrà,TâyMônKhánhmờiHạĐềhình trở ra đại sảnhnhập tiệc.Gia nhân rót rượu,TâyMônKhánh tự taynângmời.Saumấy tuần rượu,TâyMônKhánhmởlời:

-TênMiêuThanhhômquacónhờngườitớikhẩnkhoảncầulụytôi,lạiđãmanglễvậttớiđây,nhưngtôikhôngdámtựchuyên,chonênhômnayphảithỉnhquananhtớiđâyđểthưachuyện.

Nóixongchoxếplễvậtra.HạĐềhìnhnhìnmâmlễvậtrồihỏi:

-Bâygiờtheoquananhthìmìnhtínhthếnào?

TâyMônKhánhđáp:

-Theotôithìngàymaichúngmìnhđăngđường,cứchotạmgiamhaitêncướp lạimộtchỗ,đừngđảđộnggì tới tênMiêuThanhhết,còntêngianhânAnĐồngnguyêncáothìchonórangoài,bảolàbaogiờtìmđượcthihàiThiênTú lúcđósẽxét.Lễnày tôisẽchogianhân

đemtớiquýphủ.

HạĐềhìnhvờnói:

-Quananhtínhvậycũnggọn,nhưnglễnàylàđưatớiquananh,tôiđâudámnhận.

Haibênkhiêmnhượngmộthồi,TâyMônKhánhmớiđemmâmlễvậtchiađềulàmhaiphần,saibỏmộtnửalànămtrămlạngvàomộtcáiquả.HạĐềhìnhđứngdậyváitạ,đoạnnói:

-Quananhđãcó lòngyêunhưvậy, tôi thậtkhôngdámtừchối,sợphụlòngquananh,nhưngquảlàlàmquananhphítâmnhiềulắm.

Nóixongngồixuốngtiếptụcănuống.Látsauthìcáotừmàvề.TâyMônKhánhsaiĐạiAnvàhaitênlínhhầuđemquảđựngbạctheoHạĐềhìnhvềnhà.HạĐềhìnhnhậnbạcxôngthưởngchoĐạiAnhailạngvàhai tên línhmỗiđứabốn tiền.HômsauHạĐềhìnhvàTâyMônKhánhcùngđăngđường.ĐámthưlạiđãbịLạcTammuachuộchết,biếtýdẫnTrầnTamvàÔngBátra.HaitêncướplạigiữnguyênlờikhaicũvàđổtộichoMiêuThanh.

TâyMônKhánhnổigiậnđậpbànquát:

-Bayđâu,chohaiđứanàynónếmcựchìnhtacoi.Haiđứabaybaolâu nay giả danh lương thiện để lộng hành trên sông nước, giếtngườicướpcủakhôngbiếtgớmtay.Hiệncó têngianhânđây làmchứng,khairằngchínhtayhaiđứabayđãcầmdaochémgiếtMiêuThiênTú,đạpxácxuốngsông,lạidùnggậyđánhnóngấtđimàngãxuống nước. Áo của Thiên Tú chúng bay đangmặc cũng là bằngchứng,tạisaochúngbaylạiđổchongườikhác?

ĐoạnquaylạihỏiAnĐồng:

-Haiđứanày,đứanàochémchếtchủngươi?Đứanàođánhngươingãxuốngsông?

AnĐồngđáp:

-Vào khoảng canhbađêmđó, đầu tiên làMiêuThanh kêu lên có

cướp,giachủtôichui rakhỏikhoangthuyềnđểcoi thìbịchính tênTrầnTamkiavungđaochémchết, tênÔngBátđạpxácgiachủtôixuống sông rồi đánh tôi một côn ngã xuống nước, nhờ đómà tôithoátchết.DođótôikhôngbiếtMiêuThanhvềsauthếnào.

TâyMônKhánhquát:

-LờikhaicủatênAnĐồngđâyrõrànglàsựthậtchúngbaycòncãivàođâu,cònđổchoai?

Nóixongsaiđánhmỗitênbachụctrượng,quầnáotảtơimáurơithịtnát.Sốbạcmộtngànlạngcònlạicũngchotìmđượcquánửa,ngoàirathìđãăntiêuxàiphíhết.

HạĐềhìnhchogiamhai têncướp lại rồi làmvăn thưtrình lênphủĐôngBình.ViênphủdoãnHồSưVănlạilàchỗthângiavớiTâyMônKhánhnêncứtheotộitrạngtrongvănthưmàghépTrầnTamvàÔngBátvàotộichém.CònAnĐồngthìđượcởngoàichờ.

AnĐồngtứcquá,tìmlênphủKhaiPhong,tớinhàanhhọThiênTúlàThôngphánhọMiêukểhếtsựtình,rồinóithêm:

-MiêuThanhđútlótquanĐềhìnhvàquanThiênhộnênđượcmiễntố, như vậy thì oan cừu của chủ tôi ngày nàomới báo đượcMiêuThôngphángiậnlắm,đêmđólàmbảncáotrạnggửitớiTuầnánSơnĐông,tốcáoTâyMônKhánh.

Thậtlà:

Thiệnácxưanaychuyệnvẫnrành.

Cáthunghọaphúcvẫnphânminh.

Bìnhsinhxalánhđiềugianác,.

Đâuphảibanđêmngủgiậtmình.

Hồi49

QUACƠNHOẢNGSỢ

AnĐồngcầmđơnvàthưcủaMiêuThôngphántớiSơnĐông,dòhỏibiếtđượcvịTuầnánNgựsửhọTăngtênHiếuTự,làconcủaNgựsử TăngBố,mới đậu Tiến sĩ khoa ấtMùi, tính tình rất côngminhchínhtrực,làmquanrấtthanhliêm.

AnĐồngtìmtớiphủTuầnánrồinghĩthầm:

-Nếumìnhnói làtớiđưathưtất línhgáccổngkhôngchịuchovào,chibằngcứđứngđâychờtớigiờtanviệc,quanTuầnánravề,mìnhquỳđónđườngdângthưvàđơn,quanTuầnánNgựsửtấtgiảiquyếtmaulẹ.

Nghĩxongcứđứnggầncổngphủmàchờ.

Lúc sau, cổng phủ mở ra, An Đồng chạy bay ngay vào quỳ mọptrướcthềmson,tảhữuquáthỏi:

-Tênnàylàmgìthếnày?

AnĐồnghaitaynângcáoláđơnvàbứcthưkhỏiđầu.TăngNgựsửquátbảotảhữuđemlên.Tảhữuvộivàngbướctớicầmláđơnvàtờthưđemlênđểtrênánthư.TăngNgựsửmởrađọc,thấyviếtnhưsau:

"TiểusinhMiêuĐoanKínhcúigửiTăngniênhuynhđạinhân.Thấmthoắtđãmộtnămquakhôngđượcdiệnkiếntônnhan,mớibiếttrikỷkhógặpmàlybiệtlạicóthường.Nhớtrước,trongthờiđènsách,vẫnthườngcùngniênhuynhgặpgỡtạiTrườngAn,saudóniênhuynhvềquêthămnhà,rồingheniênhuynhnhậmchứcTuầnánNgựsử,lòngtôixiếtbaohânhoan,nayxinkínhmừng.Biếtniênhuynh làngườitrung hiếu, đức thanh liêm trong sạch như sương, xứng đáng làrườngcộtcủatriềuđìnhlangmiếu.Nayniênhuynhxuấtchínhlàđểchấnchỉnh lạikỷcươngphongtục, tôi luốngnhữngvuimừng, lòngtưởng nhớ quýmến niên huynh chẳng lúc nào nguôi.Nay gặp lúcrồngmâytrongđờithánhminhhữuđạo,niênhuynhtấtđemtàiđức

màsửasangphápluật,chấnchỉnhkỷcương,đâuthểchobọnthamquanô lại thao túng luậtpháp,khinh lờnkỷcương.VậymàởphủĐôngBình lại cómột tênMiêuThanhgiết chủ, có ngườiThiênTúchếtoan,làmmấtthanhdanhcủatriềuđạithánhminh.

Niênhuynhloviệctạiđịaphươngấycũngnênđemđứctàisoisángvụnày.NaytôicósaitênAnĐồngdângđơnđểniênhuynhcứuxét".

TăngNgựsửhỏi:

-Cóđơnkhông?

Tảhữuvộibướctớihỏi:

-Tênkia,cóđơntừgìkhông?

AnĐồngsờvàobụngmớibiếthồinãylậtđậtquênchưalấyđơnra,vộiđưachothưlại.Viênthưlạiđemlên,TăngNgựsửđọcxongbảo:

-NgươisẽtớihầutạicôngđườngphủĐôngBình.

AnĐồngsụp lạy rồi ra khỏi phủ.TrongnàyTăngNgựsửphêvàođơn,hạ lệnhchoPhủdoãnĐôngBìnhphải traxét tửtếvụnày,rồisaichophongbìđóngdấuchođemđi,sauđóravề,tảhữuvềtheo.

PhủdoãnĐôngBìnhlàHồSưVăntiếpđượcđơnvàvănthưtừphủánsátxuốngthìcũngcảchântay,vộiủythácchoHuyệnthừahuyệnDươngCốclàĐịchTưBân.TưBânnguyênquánhuyệnVũDươngtỉnhHàNamtínhtìnhcươngtrực,khônghamtiền,xétviệcrấtsángsuốtquảquyết.MộthômĐịchHuyệnthừacưỡingựaquabờTâyHàthuộcThanhHàhuyện, bỗng có cơngió lạnh thổi ngay đầu ngựa,cơngióđócứ theođầungựa thổimãikhôngdứt.ĐịchHuyện thừalấylàmlạlẩmbẩm:

-Saolạicóchuyệnlạthếnày?

Nóixongdừngngựalạibảotảhữu:

-Baythửtheongọngiónàycoicótìmđượcvậtgìkhông.Tảhữucứlầntheongọngiótớimãicửasôngthìngừnglạirồiquayvềthưavới

họĐịch.HọĐịchdongngựatớiđó,rồinóivớicácbôlãotronglàngđểđào thửvàinơi tạibờsông.Đào lên thì thấymột tử thiănmặcsangtrọng,saugáycóvếtchém.ĐịchHuyệnthừahỏitảhữu:

-Trướcmặtkialàgìvậy?

Tảhữuđáp:

-ĐólàchùaTừHuệ.

ĐịchHuyệnthừavàochùahỏithìcácvịtăngnichobiết:

-Mùađôngnămngoái,khoảngthángmười,chúngtôithấymộttửthitrôivàomésônggầnchùa, trưởng lãocủachúng tôimở lòng từbichovớtlênmaitáng.Khôngbiếttửthinàylàaivàtạisaolạichết.

ĐịchHuyệnthừanói:

- Như thế này rõ là các vị tăng sát nhân rồi chôn giấu đi, chắc làngườinàycónhiềutiềnbạclắm.

Chúngtăngcứnênsựthậtmàkhaira.

Nóixongsaibắthếtchúngtăngvềphủ,saiđánhvịtrưởngtăngmộttrămbànvảvàkẹpmườiđầungóntay,cácvịtăngkhácđềubịđánhhaichụcbànvả,sauđótốnggiamvàongục.MộtmặtlàmtờtrìnhlênTăngNgựsử.Trongkhiđóchúngtăngvẫnmộtmựckêuoan.

TăngNgựsửnghĩngợirồibảo:

-Nếuchúngtănglàthủphạmthìxácbịvứtxuốngsôngchứkhôngthểđượcchôntrênbờ.

NóixongralệnhchophủĐôngBìnhcứtạmthảchúngtăngra.

Chuyệnnàyxảyrađãtrênhaithángvàcònnằmtrongvòngnghivấn.

Đếnkhi có sựkêu cáo củaAnĐồng thìĐịchHuyện thừa chodẫnngayAnĐồngtớinhậndiệntửthi.AnĐồngvừanhìnthấytửthiquỳngayxuốngkhócầmlên:

-Đâyđúng là tửthigiachủtôi,cáiáonàytôicònnhớ,vếtchémởgáycònđây.

ĐịchHuyện thừabèncho lập tờkiểmnghiệm rồigửi lênchoTăngNgự sử. Tăng Ngự sử giận lắm làm trát sai người ngày đêm vềDươngChâutầmnãMiêuThanh.MộtmặtlàmvănthưhặctộihaivịquantrongviệnĐềhình làHạĐềhìnhvàTâyMônThiênhộđãănhốilộmàđemphápluậtramuabán.

VềphầnVương thị, sauvụMiêuThanh thìđượcmột trăm lạngvàmấyxấplụa,cùngchồngsốngsungsướngxahoa,lạimuanữtrang,mayquầnáo,đồngthờibỏramườisáulạngbạcmuamộtahoàntênlàXuânHươngvềsaiviệc,rồisaubảochồngthunạplàmthiếp...

MộthômTâyMônKhánhtớinhàĐạoQuốc,đượcVươngthịđóntiếpniềmnở,sauvàituầntrà,TâyMônKhánhrasaurửataythấybênkiađườnglàmộtdãynhàngangrấtđẹp,bènhỏi:

-Củaaivậy?

Vươngthịđáp:

-CáiđóthuộcvềgiađìnhLạcTamởngaycạnhđây.

TâyMônKhánhbảo:

-Saokhôngbảongườitabánlạichomình,nhậpvàonhànàyluônchorộngrãithêm?

Nói xong quay ra, lát sau thì về. Lúc Tây Môn Khánh về tới nhà,VươngthịkểlạilờiTâyMônKhánhrồibảo:

-Chỗhàngxómlánggiềng,nóinhưvậysaotiện?

ĐạoQuốcbảo:

-Nếugia giamuốn vậy thìmìnhmua vật liệu về xâymột dãynhàngang, làmmấy phòngdẹp và yên tĩnh đằng sau là chuồng ngựa,mìnhcònđấtmà.

Vươngthịbảo:

- Thếmà cũng đòi tính với toán, tính như vậy thì chết tiền rồi, chibằngmuavật liệuvềsửa lạimấycáihành langcóphải thànhmấygiannhàngangđẹpkhông?

ĐạoQuốcnói:

-Vậycũngđược.

BàntínhxongĐạoQuốcbỏrabachụclạngbạcmuavậtliệugọithợvềlàm.TâyMônKhánhbiết tinsaiĐạiAnđemthậtnhiềurượuthịttớithưởngchođámthơ.....

TrongkhiđóthìcảhuyệnThanhHàđềubiết làHạĐềhìnhnhờcónămtrămlạngnhânvụMiêuThanhmàchođượccontrailàHạThừaânvàonhàVũhọc,làmsinhviên,ngàyngàyhọctậpcungkiếm.

NgàynhậphọccủaThừaân,HạĐềhìnhlàmtiệcmừngvàmờiđủtừhai Thái giám Lưu, Tiết, Chu Thủ bị, Kinh Đô giám, TrươngĐoànluyệnvàcácchứcviệctronghuyện...

LạinóivềTâyMônKhánhtừngàyđẻcontrairồiđượclàmquan,cholàmìnhcóphúc,bâygiờmuốnxâymộtnơithờthầnthánhvàtổtiên,bèngọithầybóihọTừtớichọnngàylựađất,rồibỏtiềnraxâymộttòanhàrấtđẹp làmmiếu thờ,ngoàicổng trồng toànđào liễu,xungquanhlàtườnghoa,cảnhtrívôcùngđẹpmắt.

Ngàymồngsáuthángba,nhântiếtThanhminh,TâyMônKhánhlàmlễkhánhthànhngôigiamiếu,chomờinhiềukháchkhứa,saichuẩnbịtiệclớn,gọibantuồng,gọidànnhạc,trongđócócảLýMinh,NgôHuệ,VươngQuế,TrịnhPhụng,HànNgọcXuyến,ĐổngKiều.NhữngngườiđượcmờitớigồmTrươngĐoànluyện,KiềuĐạihộ,NgôĐạicữu,NgôNhịcữu,HoaĐạicữu,TrầmDiphu,ỨngBáTước,TạHyĐại,PhóQuảnlý,HànQuảnlý,VânLýThủ,BônTứvàKínhTế,vàítngườikháckhoảnghaimươingườitấtcả.

Kháchđànbàmời tạinhàgồmvợTrươngĐoàn luyện,vợTrươngthângia,KiềuĐạinương,vợTôngĐàiquan,vợThượngCửnhân,

NgôĐại cữumẫu,NgôNhị cữumẫu,Dương cô nương,Phan bà,HoaĐạicữumẫu,NgôĐạidi,vợNgôVũThầnlàTrịnhTamThư,vợThôiBảnlàĐoạnĐạiThự..kểcảđámthêthiếpvàahoànthântínthìcũngkhoảngtrênhaichụcngười.

TâyMônKhánhđịnhchonhũmẫuNhưÝbồngcảTốQuantớigiamiếu,nhưngNguyệtnươngbảo:

-Connócònnhỏquá,đườngxasợnókhôngkhỏe,Lưubàcũngdặnlàphảicẩnthận,chibằngđểnóởnhàvớinhũmẫu,cóPhùnglãoởnhàlàmbạnvàphụtrôngcoi,chỉđểmẹnóđithôi.

TâyMônKhánhkhôngchịu:

-VậyđâuđượcngàyThanhminh,nhàmình lạichỉcómỗimộtcậucon trai, không cho nó tới lạy tổ tiên sao được.Nàng việc gì phảingheconmẹhọLưukhốnkiếpđó,cứchobồngnóđi,quấnthậtấm,ngồitrênkiệuêmchegióchonóthìsợgì.

Nguyệtnươngbảo:

-Tôinóimàchàngkhôngnghe thì tùychàngvậy.Hômđó từsángsớm,cácquankháchđãbắtđầulênđườngtớingôigiamiếucủaTâyMônKhánh.

NgôimiếunàyởkhoảngnămdặmphíanamhuyệnThanhHà.Từxađã thấy những ngọn tùng bách xanh tươi cao ngất. Tường xungquanhxâytoànbằngđá,bêntrong,cácthềmmiếuxâybằngđátrắngbạchngọc.

Trêncổng treomột tấmbiểnsơnson thiếpvàngviếthàngchữ lớn"Cẩm y Vũ lược Tướng quân TâyMôn thị tiên doanh". Ngoài sânmiếulàhòngiảsơnvĩđạivàcâylárườmrà.Trongchínhđiện,TâyMôn Khánhmặc phẩm phục bằng gấm đại hồng, đội mũ đeo đai,thânbàylợndêcúngtế.Quankháchlầnlượtvàotế.

Mỗi lần có khách vào tế thì chiêng trống lại vang rền, TốQuan lạikhócrélênvìsợ.Nguyệtnươngbảo:

-Lụcmuộimuộinênbảonhũmẫubồngcanhirađằngsauđi,đểnó

sợthếnàyvềnhàlạiđauốmchomàxem.Tôiđãbảolàđừngchocanhitớiđâyvậymàgiagianhấtđịnhkhôngnghe,đểbâygiờcanhisợthếnàyđây.

BìnhNhivộibảonhũmẫubồngTốQuanranhàsau,lạidặnphảibịttaiTốQuanmỗikhicónhữnghồichiêngtrống.

Látsauquankháchtếlễxongxuôi,TâyMônKhánhmờikháchđànôngtrởraphòngkhách,Nguyệtnươngmờikháchđànbàrahoaviênsaumiếungoạncảnh.Hoaviênrộngbátngát,toànhoacỏxinhtươi.

Bênngoài,đoàntuồngdiễntuồngchokháchđànôngcoi,bêntrongdàn nhạc và các ca công ca nữ đàn hát cho khách đàn bà nghe.NghenhạcuốngrượumộtlátthìKimLiênrủNgọcLâu,ĐạiThù,QuếThưvàNgânNhitrởrahoaviênđánhđu.

TronghoaviênTâyMônKhánhcholàmbagiannhà,bêntrongtrầnthiếtđầyđủbànghếgiườngnằmvàbàntrangđiểm,đểmỗilầncácđànbàcongáiramiếuthìcóchỗtrangđiểmnghỉngơiriêngbiệt.

NhũmẫuNhưÝđangngồi canh chừngTốQuanngủ trênmột cáigiườngquý,cóchănnệmbằnggấmvóc.

NghênhXuâncũngngồibêncạnh,bỗngthấyKimLiêntừngoàibướcvào,taycầmmộtnhánhhoađào:

-Hômnayngươikhôngphảiđànhátsao?

NghênhXuânđáp:

-Đãcóbađứanórồi,Đạinươngbảotôivàođâyphụtrôngcanhi.

NhũmẫubồngTốQuan lên vì nghe tiếng nói chuyệnnênđã thứcdậy.KimLiêncầmtayTốQuanbảo:

-Con traicon triếcgìmànhátquávậy?Nghe tiếngchiêng trống làkhócầmlên,thậtnhátquá.

Nói xong giơ tay bồng TốQuan. Lát sauKính Tế vénmành bướcvào,thấyKimLiênđangđùavớiTốQuanthìcũngtộiđùa.KimLiên

bảo:

-Đạosĩtýhonthơmônganhrểmộtcáiđi..

KínhTếđưataybồngTốQuanhônhít.KimLiênbảo:

-Connhàngườitasạchsẽnhưthếnày,mồmmiệngcósạchkhôngmàhônhítvậy?KínhTếcười:

-Vậymàcũngcóngườithíchđấy.

KimLiênsợnhũmẫuvàNghênhXuânđểý,vộicầmgiáoquạtđánhvàođầuKínhTếbảo:

-Đồquỷ,aimàthèmbaogiờ.

KínhTếômTốQuanchạytránhKimLiên,vừachạyvừađùagiỡn.Nhũmẫu thấy vậy sợTốQuanngã vội chạy tới bồngKimLiên vàKínhTếtiếptụcđùagiỡn,KimLiênbẻcongcànhhoađàolàmthànhmộtcáivòngchoàng lênmũKínhTế.KínhTếđộivònghoađómàbướcra.Đúng lúcđó thìNgọcLâu,ĐạiThưvàQuếThưtới.NgọcLâuthấyKínhTếđộivònghoathìhỏi:

-Ailàmchocậucáiđồquỷđóvậy?

KínhTếvộiđưataylênlấyvònghoaxuốngrồiimlặngrảobướclênmiếu.Bữatiệctạimiếuđãbắtđầu.Đoànhátđãhátđượctớibốnhồituồng.ĐámphukiệucũngđượcTâyMônKhánhsaiBônTứlokhoảnđãirượuthịttửtế.

Bữatiệckéodàitớichiềuthìđámkháchđànbàlầnlượtlênkiệuvềtrước. Đại An, Lai Bảo, Họa Đồng và Kỳ Đồng theo kiệu Nguyệtnươngvàcáctiểunương.NhũmẫuNhưÝmộtmìnhmộtkiệu,bồngTốQuan,chemànquấnchăn.

Látsauthìđámkháchđànôngcũng lênngựaravề,CầmĐồngvàbốntênlínhhầutheongựaTâyMônKhánh.

Nguyệtnươngvà các tiểunươngvềnhàđượcmột lúc lâu thìTâyMônKhánhvàgianhânmớivềtới.TâyMônKhánhvừaxuốngngựa

thìBìnhAnđãchạytớithưa:

-SángsớmhômnayHạlãogiathâncưỡingựatớiđâytìmgiagia,rồi cả buổi sáng lại sai lính tới tìm, không hiểu có chuyện gì quantrọngnhưngHạlãogiangồiởviệnlàmviệcsuốtcảngàyhômnay.

Tây Môn Khánh nghe xong, trong lòng phập phồng hoang mangkhônghiểuchuyệngì,bướcvàothưphòngthìThưĐồngchạytớiđỡmũáo,TâyMônKhánhhỏi:

-HômnayHạlãogialạiđâycódặngìkhông?

ThưĐồngthưa:

-Hạlãogiakhôngdặngìcả,chỉhỏigiagiacónhàkhông,lãogiacóchuyệnkhẩnyếumuốnbàn.

Tôithưalàhômnaygiagiavàcácnươngnươnglàmlễtạigiamiếu,chắcphải làchiềumớivềđược.Hạlãogiabảolàsẽchongườitớimời,quảnhiênsauđónộitrongbuổisáng,gianhânlạiđâyhailần,tôiđềutrảlờilàgiagiachưavề.

TâyMônKhánhngồixuốngtrầmngâm,thắcmắckhôngbiếtchuyệngì. ThưĐồng đem trà ra, TâyMônKhánhmộtmình uống trà nghĩngợi.BỗngBìnhAnvàobáo:

-CóHạlãogiatới.

Lúcđócũngđãhoànghôn,HạĐềhìnhănmặcgiảndịcùnghaitênquânhầuxuốngngựabướcvào.TâyMônKhánhđón tiếp vàođạisảnh,mờingồidùngtrà.HạĐềhìnhngồixuốngnói:

-Hômnaychắcquananhbậnviệcnhà.

TâyMônKhánhđáp:

-HômnaynhântiếtThanhminhnêngiađìnhtôitớigiamiếutếlễ,dođókhôngbiếtcóquananhquanglâmđểtiếpđón,xinquananhthứlỗicho.

HạĐềhìnhnói:

-Thôibỏquanhữngchuyệnđóđi, tớiđây làđểbáochoquananhmộtchuyệnhệtrọng...

Đoạnngầnngừ:

-Mìnhcóchỗnàokínđáođểnóichuyệnkhông?

TâyMônKhánh vộimờiHạĐềhình vào thưphòngnhỏ tronghoaviên, đuổi hết gia nhân ra. Hai người ngồi xuống. Hạ Đề hình nóingay:

-SánghômnayLýTrihuyệnnhậnđượccôngvănkhẩn, thânđemquaviệnmình, tôiđãsao rađem lạiđâychoquananhcoi, vụnàymệtlắm.

Nóixongđưamộttờgiấyra.TâyMônKhánhthấtsắclấycoithấyviếtnhưsau:

"TuầnánSơnĐôngGiámsátNgựsửTăngHiếuTựxincấtchứchaiviênquanthamnhũngđểchấnchỉnhluậtphápkỷcương.Thầntrộmnghe,muốnchobốnphươngyênvui thìphảixét tớiphongtụcdângian,dođómàvịthiêntửphảiđituầnthú,còntrừngtrị thamquan,biểudươngphépnước,ấylàchứcvụcủaNgựsử.Nămtrướcthánhthượng tuần thúmà khiến cho nhân dân được bảo vệ, phong tụcđượcchấnchỉnh, vươngđạođược rọi sáng,bách tính theodómànói.ThầntừnămngoáiphụngmạngTuầnánSơnĐông,nayđãgầnđượcmộtnăm,quanlạiđịaphươngđềutỏratrọngphépnước.TuynhiênchỉcóviênKimNgôVệChánhThiênhộHạDiênLinhởviệnĐềhìnhSơnĐông là người tham lam, buônbán luật phápđể làmgiàu,lạiđútlótchoconlàThừaânđượcvàonhàVũhọc.HọHạcóngườiđồng liêu làPhóThiênhộTâyMônKhánh.Khánhnguyên làphườngbấthảo,nhờchạychọtmàđượclàmquanvõnhưngthậtsựvôtài, thườngchothêthiếptiềnhôhậuủngmàđingoàiđường, lạihaytổchứcrượuchèhátxướng.

Khánh là người tham lam dâm đãng, hiện đang tư thông với vợngườihọHàn.VừarồiKhánhnhậnhốilộcủaMiêuThanhmàếmtộisátchủcủaThanh.Haitênnàyquảlàphườngthamlamgianác,bị

dângianđàm tiếu,không thểđểcho tiếp tục tạichứcđể làmđiếmnhục thánh triều.Cúi xin thánh thượng cho tra xét lại nếu thầnnóiđúng thì xin cóbiệnpháp trừngphạtđểphong tục luật phápđượcchấnchỉnh,thánhđứcđượcsángtỏngànthụ.."TâyMônKhánhđọcxonglạnhngườitoátmồhôi,HạĐềhìnhhỏi:

-Bâygiờquananhtínhsaođây?

TâyMônKhánhbảo:

-BâygiờchẳngcòncáchnàohơnlàquananhvàtôiphảisửasoạnlễvậtkípsaiđemlênĐôngKinhcầucứuvớiTháisưlãogiamàthôi.

HạĐềhìnhvộicáo từvềnhàsoạn rahai trăm lạngbạcvàhaicáibình rượubạcnạmvàng, saigianhân làHạThọđem tớinhàTâyMônKhánh.TâyMônKhánhsoạnbatrămlạngvànhiềutặngvậtquýtraochoLaiBảo.NgaysángsớmhômsauLaiBảovàHạThọđemtiềnbạcvàlễvậtlênđườngngàyđêmtớiĐôngKinh...

TrongnhàTâyMônKhánhthìtừkhiởgiamiếuvềTốQuanbịnónglạnhquấykhóc,khôngchịungủ,khôngchịubú,épbúthìchỉlátsaulạitrớra.BìnhNhihoảnglên,chỉbiếttớinóivớiNguyệtnương.

Nguyệtnươngbảo:

-Tôiđãnóirồimà,bảolàkhôngđemcanhiđiđượcđâu,vậymàlãogianhànàykhôngchịunghe,bâygiờmới ranôngnỗivậyđó.Bâygiờmớitrắngmắtra,rồibiếtlàmsaođây?

BìnhNhingheNguyệtnươngnóivậylạicàngcuốngTâyMônKhánhthìđanglobàncùngHạĐềhìnhvềchuyệnbịTăngngựsửtốcáo,khôngcólòngdạnàonghĩtớichuyênnhà.LátsauNguyệtnươngsaigianhânmờiLưubàlại.Lưubàcoixongbảo:

- Ca nhi phần bị kinh động, phần bị cảm mạo, nhưng cũng là điđườnggặpNgũđạoTướngquân.

Bâygiờphảilấyvànghươngracúngvái.

Nói xong lại lấy ra viên thuốcmàu đỏ bảo cho TốQuan uống với

nướclábạchànấulên.BìnhNhichoconuốngthuốcngaythìthấyTốQuanbớtdầnvàngủđược,khôngquấykhócvàcũngkhôngọcsữanữa,chỉcònhơisốtmàthôi.BìnhNhi lấyramột lạngbạcđưachoLưubàmuavànghương.Lưubàlaigọicảôngchồngtớicúngbái,cómộtsưbàđi theotụngkinh.TrongkhiđóNguyệtnươngcứtráchmắng nhũmẫu không chịu coi sóc TốQuan cẩn thận để TốQuanbịkinhđộng.NhũmẫuNhưÝnói:

-Ngồitrênkiệutôiủrấtkínchocanhi,làmsaolạibảolàkinhđộngdược,suốtdọcđườngcanhingủngon,vậymàvềtớinhàthìnónglạnhọcsữaquấykhóc, làmsaotôibiếtđược.VìTốQuanđauyếumàcảnhàloạnlênmấyngày...

NóivềLaiBảovàHạThọngàyđêmvượtđườngmàđi,chỉsáungàylàtớiĐôngKinh,tìmtớiphủTháisư,gặpĐịchQuảngia,đưathưvàcáclễvật.ĐịchQuảngiàcoithưcủaTâyMônKhánhxongthìbảo:

-BâygiờthìbảnhạchtộicủaTăngNgựsửchưathấygửitớikinh,màlãogiathìmấyhômnayđangphảiđiềutrầnnhiềuviệctrướctriềuđình.Đểbaogiờbảnhạchtộitớikinhthìtôisẽthưavớilãogianhờlãogiacanthiệp.Haingườinênởlạiđâychờtintứcxemsao.BảnhạchtộitớikinhthìphảivàobộBinhtrước.

Nhưvậychỉcần lãogiaviết thiếpchoTừThượngthưởBinhbộ làxong.

SaukhiđượcĐịchQuảngiathếtđãicơmrượu,LaiBảovàHạThọtrở về kháchđiếmđợi tin tức. Ít ngày sau thì Thái sư lo xong việcđiềutrần,LaiBảobiếttin,vộinhờĐịchQuảngiasaolạibảnýchỉcủanhàvua.ĐịchQuảngia lạiviếtchoTâyMônKhánhmột lá thư.LaiBảovàHạThọcầmthưcầmgiấylênđườngtrởvềngay.TrongthờigianhaigianhânlênĐôngKinhchạychọtthìTâyMônKhánhchỉlobuồn nằm nhà, mỗi ngày Hạ Đề hình tới trò chuyện với TâyMônKhánh một lần. Hôm đó hai người đang ngồi uống trà trong thưphòng thìnghe tinhaigianhânvề tới,TâyMônKhánhvội chogọivàongayđểhỏisựtình.LaiBảothưa:

-ChúngtôiđemthưtớithìĐịchQuảngiabảolàchuyệnnàykhôngcógìđánglo,sắpcómộtvịkháctớithayTăngNgựsửrồi,vảlạivănthưcủaTăngNgựsửchưatớitriềuchừngnàovănthưđótớithìphải

tới Binh bộ,ĐịchQuản gia sẽ thưa với Thái sư, viết thiếp cho TừThượng thưởBinh bộ là xong, dầu TăngNgự sử có làm gì cũngkhôngđángngại.

TâyMônKhánhcũnghơiyêntâmbènhỏi:

-Vănthưcủa'TăngNgựsửsaobâygiờchưatớikinh?

LaiBảođáp:

-Cũngkhônghiểutạisao,nhưnghiệnTháisưđangđiềutrầnnhiềuviệcvàđãcónhữngviệcđượcchấpthuậnnhưviệcđểchothângiacủaThái sư làHộbộThị langHàn lãogiađứng ra lo việc lậpcácruộngmuốivàkhomuốitạiThiểmTây,lạicólệnhchokhắpcácchâuphủquậnhuyệnlậpcáckholúagạo.RồiTháiTrạngnguyênđượccửlàmchứcTuầndiêm,naymaisẽlênđường,vụnàynhàmìnhcóthểkiếmđượcnhiềumónlợilớn.

TâyMônKhánhhỏi:

-Thậtcóchuyệnđókhông?

LaiBảonói.

-Chínhvìsợgiagiakhôngtinnêntôiđãphảinhờsaolạivănthưnóivềviệcđó,tấtcảchitiếtđềuđầyđủbêntrong.

Nóixongrút tờgiấy rađưachochủ.TâyMônKhánh thấychữviếtkhóđọc,saiKínhTếđọc,nhưngKínhTếcũngkhôngđọcthông,phảinhờđếnThưĐồng.ThưĐồngđọcvanhváchmộtmạchtừđầuđếncuối,đạiđểđólànhữngbiệnphápđềnghịcủaSùngChínhđiệnĐạihọcsĩLạibộThượngthưLỗQuốcCôngTháikinh,cácbiệnphápđógồmviệcbãibỏthicửđểtuyểnngườimàchỉdùngnhữngngườidocáchọchiệuđềcử,việcbãibỏTàiLợiTy,việcsảnxuấtmuối,việcđúctiềnv.v...

TâyMônKhánhlạiđọcthưcủaĐịchQuảngia,chobiếtlễvậtđãgiaođầyđủ,TháiTrạngnguyênđượccửlovềviệcmuối,naymaisẽghéquahuyệnThanhHà.

ThầytròHạĐềhìnhcũngmừng,dắtnhauravề.

TâyMônKhánhthưởngchoLaiBảonămlạngbạc,haivòrượu,rồivềhậuphòngnghỉ...

Hồi50

ĐÃMÊDANHVỌNG,LẠICẦUTRƯỜNGSINH

HômsauHạĐềhìnhtớitạƠnTâyMônKhánhđoạnnói:

-Quananhđốivớitôithậtcóơncứumệnh,tôithậtđượcnhờquananh nhiều lắm, chỉ còn lo là không biết chuyện chúngmình chừngnàođượcgiảiquyếtxong.

TâyMônKhánhcười:

-Xinquananhcứyêntâm,tôivớiquananhcóphạmlỗigìlớnđâu.Tháisưsẽlochochúngta.

Nóixongsaigianhânbàydọnbàntiệc,haingườiănuốngtớichiều.

VềphầnTăngNgựsử,thấyvănthưcủamìnhgửiđiđãlâumàkhôngnghetintứcgìthìbiếtlàhaiviênthamquanđểchạychọtđược,tronglònggiận lắm.LạingheTháisưđiều trầnnhiềuviệc, toàn lànhằmmụcđíchbóc lộtdângian,bèn lênđườngvềkinh,viếtmột tờđiềutrần,trongđócónhữngcâunhư:Thầntrộmnghĩtiềntàitrongthiênhạquýởsựlưuthông,đemmồhôixươngmáucủadântụvềkinhsưthìkhôngphải làchínhtrịhay,việcđúctiênmớichỉgâytệhại,việcnămgiữngànhmuốichỉlàbóclộtdân..."TháiKinhđượcđọctờđiềutrầndó,giậnlắm,tâuvớivualàTăngNgựsửkhinhmạncuồngngôn,ngăn trở quốc sách giáng xuống làm Tri châu Khánh Châu thuộcThiểmTây.ViênTuầnánNgựsửởThiểmTâylạilàanhvợcủaĐạihọcsĩTháiDu,tênlàTốngHàn.TháisưngầmralệnhchoTốngHàntìmcáchhãmhạiTăngTrichâu.

TrongkhiđóTâyMônKhánhsaiHànĐạoQuốccùngcháuKiềuĐạihộ làThôiBảntớiCaoDươngQuangặpgỡviênchứchọHàncủaHộbộđểloviệclàmănkiếmlời,đồngthờisaiLaiBảodòhỏitintứcThái Trạng nguyên. Một hôm Lai Bảo dò hỏi, biết là Thái Trạngnguyên cũng được làm Tuần án Ngự sử, hiện đi cùng thuyền vớiTốngNgựsửtớiđịaphậnphủĐôngXương,liềnvềnóingayvớichủ.TâyMônKhánhbèncùngHạĐềhìnhđemquânhầuđàytớrakhỏithànhnămmươidặm,đóntiếptạiTânHàkhẩurồixuốngthuyềnbái

kiếnmời cảTốngNgự sử tới huyệnThanhHà. TháiNgự sử cườibảo:

-Quanngựsửđâybiếtrồi,thếnàocũngtớinhà.SauđóthìTriphủhọHồđemđủmặtviênchứctrongphủ,trongđócóChuThủbị,KinhĐôgiám,TrươngĐoànluyện,cảmộtđoànngườingựachiêngtrốngrùm trời.Hai viênNgựsửđượcđón rước trọng thểvềÁnsátviệncủaphủĐôngBình,cácquanlớnnhỏlầnlượttớilạychào.Sauđólàtiệctùng.

HômsauTháiNgựsửnóivớiTốngNgựsửrằng:

- Tại huyện ThanhHà đệ cómột người quen biết, đó là TâyMônThiênhộ, thuộcdònghọ lớn, tính tình rấtdễchịu,nhàgiàuứcvạnmàrấthiếukhách,lạicũnglàmônhạcủaTháilãogia,tôicũngđangđịnhtớinhàthămđây.

TốngNgựsửhỏi:

-ViênThiênhộnàyhiệngiữchứcvụgì?

TháiNgựsửđáp:

- Hiện đang là Đề hình Thiên hộ, hôm qua cũng có bái kiến niênhuynhrồimà.

TốngNgựsửlạihỏi:

-ÀcóphảilàTâyMônThiênhộnàycóthânthíchgìvớiĐịchQuảngiakhông?

TháiNgựsửđáp:

-Chínhvậy,hiệnTâyMônThiênhộđangchờởngoàiđểmờiniênhuynhcùngtôitớinhà,chẳnghaytônýniênhuynhthếnào?

TốngNgựsửhơingầnngại:

-Đệmớinhậmchứcnơinày, tớinhàTâyMônThiênhộsợkhôngtiện.

TháiNgựsửbảo:

-Niênhuynhcẩnthậnquá,cógìmàngại,vìnểmặtĐịchgia,đệvàniênhuynhnêntớiđómộtchút,thiếttưởngcũngchẳnghạigì.

Nóixongdặngianhânquânhầusửasoạnkiệu,đồngthờisairabáochoTâyMônKhánhbiết.TâyMônKhánhcùngBônTứvàLaiBảovội phi ngựa về nhà trước sửa soạn tiệc tùng khoản đãi, gọi bantuồng,dànnhạcvàcáccanữ.

LátsauTốngNgựsửchỉđemtheovàiquânhầuvàgianhânthântín,rồicùngTháiNgựsửngồitrênhaicỗkiệulớn,cherèmmàtớinhàTâyMônKhánh.VậymàcảphủĐôngBìnhvàhuyệnThanhHàcũngầmỹdưluậnbàntánrằngquanTuầnánNgựsửlàchỗquenbiếtvớiTâyMônThiênhộ,đangcùngTháiTrạngnguyêntớinhàdùngtiệc.BọnChuThủbị,TrươngĐoànluyệnvàKinhĐôgiámhoảnglên,vộithốnglãnhcácviênchứcvàlínhtrángtớicổngnhàTâyMônKhánhđể nghênh đón. Tây Môn Khánh mũ mãng cân đai, ra tận ngoàiđườngnghênh tiếp.Kiệucủahaiviênngựsửvừa tớicổng thìdànnhạctấulênvanglừng.TâyMônKhánhtheokiệuđếnthềmđạisảnh,haiviênngựsửbướcxuống,đượcmờilênđạisảnh.Nơiđâytranghoàng rực rỡ, mành tương cuốn cao, bình phong la liệt, giữa đạisảnhlàhaibàntiệcbáttiên,mọithứđềutềchỉnhsẵnsàng.Haibênchủkháchthilễrồingồixuống.TháiNgựsửsaigianhânđemlễvậttặngTâyMônKhánh,phần lớncác lễ vật làđồvănphòng tứbảo.TốngNgựsửthìchỉcótấmthiếphồng,trênghihàngchữ"ThịsinhTốngKiềuNiênkínhbái".

Chủkháchanvị,TốngNgựsửnói:

-ChúngtôinghedanhThiênhộđãlâu,naymaymắndiệnkiến,chỉsợquấyquảquánhiều.NếuhômnaykhôngcóTháiniênhuynhđâythìlàmsaotôiđượchânhạnhdiệnkiếntônnhan.

TâyMônKhánhthấyTốngNgựsửănnóihạmìnhquá,bènsợhãiđứngdậyváimộtváimàthưa:

-Tiểunhânđâychỉ làmộtchứcvõquannhỏ,bổnphậnlàphảihầuhạđạiquan,naynhờphúctổtiênmàđạiquangiánglâmđếnnơinhà

tranhváchlánày,chínhlàtiểunhâncóphúclớn.Nóixonglạicúigậpngườimàvái.TốngNgựsửcũngđứngdậyváilại.Saumấytuầntrà,tiệcrượubắtđầu,dànnhạctấulênnhữngkhúcdudương,TâyMônKhánhđíchthânrótrượumờikháchquý.

Đámchứcviệcquânhầuvàgianhântheohaivịkháchđềuđượcmờivàokhoảnđãitạinhàngang.

Bữatiệctrànngậprượuquývàcácsơnhàohảivị.NhưngTốngNgựsửlàngườiNamXươngthuộcGiangTây,tínhtìnhnóngnẩy,khôngngồiđượclâu,dođóchỉ látsauđãđứngdậyđịnhcáotừ.TâyMônKhánhhoảnglênváidàimàgiữ.TháiNgựsửcũngnói:

-Hômnayniênhuynhcũngnhànhạvôsự,saokhôngnánlạimộtlúcnữa,vềlàmgìsớmvậy?

TốngNgựsửnói:

-Niênhuynhcóthểngồilại,nhưngtôiphảiraGiámsátviệnđểlothuxếpcôngviệc,mớinhậmchứcchonêncôngviệccònbềbộnlắm.

TâyMônKhánhbiếtTốngNgựsửengạiviệcgiaodu,khôngthểlưugiữđượcbènsaigianhân lấymộtcáiquả lớn,giảdanh làđồbiếuăn,nhưngsựthật làđể tặngđồquý.TrongcáiquảdànhchoTốngNgựsửcótoànnhữngbìnhrượubằngbạcnạmvàng,nhữngchénđĩabằngbạc,nhữngđôiđũangàbịtvàng,kể tớigầnhaichục loạinhưvậy.TháiNgựsửcũngđượctặngynhưvậy.

Gia nhân soạn xong, đem tới cho Tây Môn Khánh coi. Tây MônKhánhmờiTốngNgựsửcoi.'TốngNgựsửvừanhìnquảđựnglễvậtvừanhìnTháiNgựsửrồinói:

-Quannhânchonhiềuquánhưthếnày,tôiđâudámnhận.TháiNgựsừnói:

-Niênhuynh làkháchquýcủaquannhânđây,nhận lễvậtcủachủnhàlàchuyệnphải,còntôimớilàngườikhôngdámnhận.

TâyMônKhánhcúimìnhthưa:

-Mộtchútlễmọn,cógìđángđểnhịvịđạiquanphảingạingần,xinnhậngiùmđểchúngtôikhỏiphảilosợ.

Haingườitừchốilấylệthêmvàicâunữarồisaigianhânthâunhậnlễvật.TốngNgựsửđứngdậyváitạmànói:

-Hômnaymớilàlầnsơkiếnmàđãđượchậuđãiquánhưthếnày,thật làquấyquảquanhân lắm lắm,ơnđóchúngtôikhôngbaogiờquên,chỉsợlàkhôngcódịpbáođápmàthôi.

ĐoạnquaysangbảoTháiNgựsử:

-Niênhuynhnênnánlại,đểtôiđượccáobiệt.

Nói xong vái chàomà bưóc ra. TâyMônKhánhmuốn thân tiễn rađườngnhưngTốngNgựsửnhấtđịnhkhôngchịu,chỉlênkiệurồixinvềngay.TâyMônKhánh trở lênđạisảnh thù tiếpTháiNgựsử, rồisaibàymột tiệckhác tạiphòngnhỏ tronghoaviên.Xongxuôi,TâyMônKhánhmờikháchsangtiệcmới.TháiNgựsửnói:

-Chocácbantuồngbannhạcvềđi,chỉlưulạimấycacôngthôi.

TâyMônKhánh làm theo lời ngay rồi tiếp tụcmời khách ăn uống.TháiNgựsửnói:

-HômnaylàtôichỉtheoTốngniênhuynhtớiđâythôi,quannhânchonhiềuthứquá,biếtlấygìbáođáp?

TâyMônKhánhcườisungsướng:

-Mấyvậtmọnđócóđánggì,chỉsợđạiquanchêmàthôi.

Látsaulạihỏi:

-ChẳnghaytônhiệucủaTốngcônglàgì?

TháiNgựsửđáp:

-TốngniênhuynhhiệulàTùngNguyên.Hômnaytôiphảivậtnàimãimớimời đi được đó, đáng lẽ là Tống niên huynh giữ ý, nhất định

không chịu đến. Ấy cũng nhờ Tống niên huynh với tôi là chỗ thângiao,vả lạicũngbiếtquannhân làchỗ thân thíchcủaĐịchgianênmớichịuđến.

TâyMônKhánhnói:

-ChắcĐịchgiacũngnóigiùmchúngtôivàicâu.TôixemTốngcôngcóvẻkhókhănnóngnảylắm.

TháiNgựsửnói:

-TốngniênhuynhtuylàngườiGiangNamnhưngcũngkhôngnóngnảychấpnhấtlắmđâu,tínhtìnhtươngđốidễchịu,tạiđâylàlầnsơkiếnđóthôi,chứthậtrathìcũng...nghĩalàdễchịulắm...

Nóixongcườihahả.TâyMônKhánhcũngcườihỏi:

-Chừngnàothìđạiquankhởihành?Hômnaycóvềthuyềnchăng?TháiNgựsửđáp:

-Sángsớmmailàtôiphảilênđườngrồi.

TâyMônKhánhnói:

-Nếuđại quan không chê thì xinở lại nơi chật hẹp này đêmnay,sángmaitôisẽxintiễnhành.

TháiNgựsửcười:

-Lạilàmphiềnquannhânthêmnữarồi.

Đoạnquaylạibảogianhân:

-Bayrangoạithànhhếtđi,sángsớmmailạirướcta.

Đámgianhânquânhầuvânglờiđingay,chỉcóhaigianhânthântínởlạihầu.TâyMônKhánhthấygianhâncủaTháiNgựsửđihết,bèngọiĐạiAnraghétaidặnnhỏ:

-NgươiđigọingayĐổngKiềuvàNgọcXuyếnlạiđây,bảongồikiệu

theocổngsaumàvào,đừngchoaibiết.

ĐạiAnvânglờiđingay.TâyMônKhánhtiếptụcrótrượumờikhách.Mấycacôngtiếptụcđànhát.

TâyMônKhánhhỏi-Lầntrướcđạiquanvềnhà,sauđóbaolâuthìtrởlạikinh,lệnhđườnglãophunhânchắccũngkhangkiện?

TháiNgụsửđáp:

-Đatạquannhân,lãomẫutôivẫnđượcbìnhan.Tôiởnhàđượcítlâu về tới kinh chẳngmay bị mấy lão Ngự sử già đàn hặc nhữngchuyệnvuvơ,anhemđồngkhóachúngtôigồmmườibốnngườibịđưavềSửquánrồisauđótấtcảđềuphảilàmngoạiquan,tôithìlàmchứcTuầnDiêm,cònTốngniênhuynhthìvềđâynhậmchứcTuầnán.TốngniênhuynhđâycũnglàmônhạcủaTháisư.

TâyMônKhánhhỏi:

-CònAnTiếnsĩthìbâygiờlàmgì?

TháiNgựsửđáp:

-AnPhượngSơnthìbâygiờthăngchứcCôngbộChủsự.

TâyMônKhánhgọicacôngbảođànhátchoTháiNgựsửnghe.LátsauĐạiAnthậpthòởngoài,TâyMônKhánhgọivào,ĐạiAnghétaichủnóinhỏ:

-ĐổngKiềuvàNgọcXuyếnđãdùngkiệutheocổngsaumàvàohiệnđangchờtrongphòngĐạinương.

TâyMônKhánhbảo:

-Chođámphukiệuvềđi,đừngbảochờlàmgì.

ĐạiAnthưa:

-Chohọvềcảrồi.

TâyMônKhánhxinphépTháiNgựsửđểvàophòngNguyệtnương.Haicanữlạychào.TâyMônKhánhbảo:

-HômnayđặcbiệtmờihainàngtớiđâylàđểnhờhainànghátchoThái Trạng nguyên nghe, Thái Trạng nguyên hiện làm chức TuầnDiêmNgựsử,hainàngcốgắngtrổtàitấtsẽtrọngthưởng.

NgọcXuyếncười:

-Giagiakhỏicầndặn,chĩngtôibiếtcảrồi.

TâyMônKhánhnóiđùa:

- Thái Ngự sử vốn người miền Nam, hơi nóng nảy một chút, cácnàngđừngsợđấynhé!

ĐổngKiềucười:

-Khótớiđâuchúngtôicũngchiềuđượchết.

TâyMônKhánhmỉmcườibướcra,tớingoàithìgặpKínhTếvàLaiBảotừngoàiđivào,taycầmmộttấmthiếpnói:

-KiềuthângiadặnlànhândịpcóTháiNgựsửởđây,giagiathưachuyệnlàmănluônđi,kẻosángmaivộivàngrồiquên,cậuKínhTếđãviếtsẵntêntuổicủahaiđứatôiđâyrồi.

TâyMônKhánhbảo:

-Theota.

LaiBảo theovàohoaviên,đứngchờngoàiphòngkhách.TâyMônKhánhtiếptụcrótrượumờiTháiNgựsử,látsaumớimởlời:

-Tiểunhâncómộtchuyệnnhỏ,nhưngcứsợ,khôngdámnói.TháiNgựsửbảo:

-Quannhâncóchuyệngì,cứnói,nếukhôngquásứctôi thìchẳngbaogiờtôidámtừnan.

TâyMônKhánhnói:

-Thângiacủachúngtôitừnămngoáiloviệccungcấplươngthực,nayxinđạiquangiúpđỡvềviệcmuốiởDươngChâu,cótêntuổicủacácgianhânđây.

Nóixongđưatấmthiếpra.TháiNgựsửcầmtấmthiếp,thấyghitênLaiBảovàThôiBản,nghềnghiệplàchếtạovàbuônbánmuối,bèncười:

-Tưởngchuyệngì,chứchuyệnnàycókhógìđâu.TâyMônKhánhgọiLaiBảovào.LaiBảobướctớimặtTháiNgựsửSụplạyTháiNgựsửdặn:

-KhitatớiDươngChâuthìtớiánsátviệngặpta,tasẽđểchongườiđượcsớmhơnnhữngthươnggiakhácmộttháng.

TâyMônKhánhđỡlời:

-Đatạđạiquanthươnggiùm,nhưngchỉxinmườingàylàđủ.

Nói xongchủ tớ lại lạy tạ. LaiBảo lui ra,TâyMônKhánh rót rượumời,cáccacônglạiđànhát.TháiNgựsửbỏtấmthiếpvàotayáo.

Tớilúctrờichạngvạng,TháiNgựsửnói:

-Quấyquảquannhânsuốtsángtôigiờ,tôikhônguốngthêmđượcnữađâu.Đámgianhânđịnhđốtđèn,nhưngTâyMônKhánhbảo:

-Đừngthắpđènvội.

ĐoạnquaysangTháiNgựsử:

-Thỉnhđạiquanvàotrongnhàthayáochokhoẻ.

NóixongdẫnTháiNgựsửrangoàihoaviênthămviếngcáccảnhtrírồitớihiênPhỉThúy,nơiđâyđènđuốcsángtrưng,tiệcmớiđãdọn,haicanữtrangđiểmcựckỳlộnglẫybướcrathềmsụplạybốnlạy.

TháiNgựsửngạcnhiênvừahồihộpvuimừng,đứngkhựnglạimà

bảo:

-Quan nhân yêu quý tôi tớimức này hay sao ? E rằng tôi khôngxứngđáng.

TâyMônKhánhcười:

-Lầnnàyđạiquanđichơi,nàocókháccuộcđichơiĐôngSơnthuởtrước.

TháiNgựsửcười:

-Nhưng tôikhôngcócái tàicủaAnThạch,cònđạiquan thìchẳngkhácgìVươngHữuQuân.

Nói xongnắm tayhai canữmàbước vào.Bên trong trang trí cựcthanhnhã,cócảmộtánthưvớivănphòngtứbảo.TháiNgựsửthấyvậy tựnhiêncaohứngmuốn làm thơ tặng.TâyMônKhánhvộisaiThưĐồnglấynghiênmàimựcrồilấygiấycẩmtiênrađểtrênánthư.TháiNgựsửbước tới cầmbútviếtngaymộtbài thơ,nétchữnhưrồngnhưphượng:

Khôngđếnnhàchơiđãnửaniên,.

Nơinàyvănvậtvẫnynguyên.

Hoathơmcỏbiếcthêmlưuluyến,.

Giómáttrăngtronghếtnãophiền..

Rượuđãtrànsaychungrượuquý,.

Thơcònvươngvânýthơtiên.

Biệtlylòngnhữngbaobuồnnhớ,.

Biếtđếnngàynaonốicựuduyên.

Viếtxongbuôngbútđứngdậy.TâyMônKhánhbướctớiđọc,khentặngkhônghếtlờirồisaiThưĐồngdánlêntườngđểkháchkhứatới

thưởnglãm.TháiNgựsửtrởvềchỗngồirồihỏihaicanữ:

-Hainàngtêngì?

ĐổngKiềuthưa:

-TôihọĐổng,tênKiều,chịbạnđâyhọHàn,tênNgọcXuyến.

TháiNgựsửlạihỏi:

-Hainàngcótênhiệukhông?

ĐổngKiềuđáp:

-Chúngtôilàmnghềcaxướngthấphèn,làmgìcótênhiệu.

TháiNgựsửbảo:

-Hainàngchớquákhiêmnhường,cứnóitanghe.

Hỏitớibabốnlần,NgọcXuyếnmớiđáp:

TiểunhânhiệulàNgọcKhanh.

ĐổngKiềunóitiếp:

-TiểunhânhiệulàViTiên.

TháiNgựsửkhenhiệuViTiênlàhay,rồibảoThưĐồngđembàncờtới,cùngĐổngKiềuđánhcờ.

TâyMôn Khánh ngồi bên coi. Ngọc Xuyến chuốc rượu bằng chénvàng.CònThưĐồngthìhát.Xongmộtváncờ,ĐồngKiềuđứngdậyrótrượudângTháiNgựsử,NgọcXuyếncũngchuốcrượuchoTâyMônKhánh.Cứ saumột ván cờ, lại tới lượt chuốc rượu.Mấy vánquađi,TháiNgụcửbảo:

-Quannhânà,tôikhônguốngnổinữa,xinrangoàichokhoankhoáimộtchút.

Nóixongbướcrahoaviên,đứngdướimấygiànhoa.Lúcđólàvàotrungtuầnthángtư,trăngsángvừalên.TâyMônKhánhnói:

-Trờihãycònsớm,đểNgọcXuyếnhầuđạiquanmộtchungrượu.

TháiNgựsửbảo:

-Được lắm, gọi nàng ra đây, ta đứng dưới hoa nàymà uốngmộtchung.

ĐổngKiều vàNgọcXuyếnbước ra hoa viên.ĐổngKiều cầmbìnhrượuquýmàrót,NgọcXuyếncầmchénKimĐàodânglêntậnmiệngTháiNgựsử.TháiNgựsửuốngxong,tựtayrótmộtchungthưởngchoNgọcXuyến,rồiquaysangcầmtayTâyMônKhánhbảo:

- Hôm nay được quan nhân hậu đãi thế này quả là ngoài cả lòngmongmỏi,đủbiếtthịnhtìnhcủaquannhânđốivớitôilàthếnào.LúctrướcởkinhtôicũngnhắcnhởĐịchgianhiềulần,từnaytôicũngđểýtìmcơhộiđểgiúpquannhântiếnbướcphongvân.Ơncủaquannhânvớitôi,dùcóthếnàocũngchẳngbaogiờtôiquênđược.

TâyMônKhánhsungsướngváitạrồinói:

-Đượcđạiquanđểýcholàchúngtôimangơnrồi,đạiquanviệcgìphảidạynhưvậy.

TháiNgựsử lạiquaysangnắm tayĐổngKiềuhỏihan tròchuyện.Ngọc Xuyến thấy vậy lui vào trong rồi tới phòng Nguyệt nương.Nguyệtnươnghỏi:

-SaongươikhôngsănsócchoTháiNgựsửngủ?

NgọcXuyếncười:

-TháiNgựsửđangnắm taynắmchânĐổngKiều rồi, tôiởđómàlàmgì.

LátsauTâyMônKhánhvàotronggọiLaiHưngdặn:

-Sángsớmmai,khoảngcanhnăm,ngươiphảilàmsaocótiệcrượu

ởchùaVĩnhPhúctạingoạithànhđểtatiễnđưaTháiNgựsử.Nhớgọihaitêncacôngtới.Đừngquênđấy.

LaiHưngnói:

-NhưngtớingàysinhnhậtcủaNhịnươngrồi,tôiphảilonhiềuviệc.

TâyMônKhánhbảo:

- Thì ngươi cứ bảo thằng Kỳ Đồngmua bán rồi sai nhà bếp làm,ngươichỉđểmắtchotamàthôi.

TrongkhiđóĐạiAnvàThưĐồngdẹptiệcrượu,rồiđemtràra.SauđódọngiườngtrongthưphòngcạnhhiênPhỉThúyđểTháiNgựsửđinghỉ.

TháiNgựsử thấyĐổngKiềucầmtrong taymộtcâyquạtbằng trúcTươngphi, trên vẽmộtbức tranh thủymặc, thì cứnhìnđămđăm.ĐổngKiềuthấyvậybènnói:

-Xinđạiquanbanchotôimộtbàithơtrêncâyquạtnày.

TháiNgựsửcười:

-Chẳngbiếtlấyđềtàigì,thôithìđểtanóivềtênhiệucủanànglàViTiênvậy.

Nóixongbướctớiánthư,cầmbútđềlênquạtbàithơnhưsau:

Vườnhoa,lầuthúy,mốitìnhsi,.

Trăngsángcànhxuân,tươngngộthì,.

Duyênđẹpnàohayđêmđãmuộn,.

Ngườithơmảingắmđóatườngvi.

Viếtxong,traocâyquạtchoĐổngKiều.ĐổngKiềulạytạ.Sauđóhaingười lêngiườngnghỉ.ThưĐồng,ĐạiAnvàhaigianhâncủaTháiNgựsửnằmngủbênngoàiđềphòngkhigọitới.

Sángsớmhômsau, trướccanhnăm,TháiNgựsửđãdậy,góimộtlạngbạctronggiấyđiềutặngchoĐổngKiều.ĐổngKiềuđemvàochoTâyMônKhánhcoi.TâyMônKhánhcười:

Ngựsửlàmgìcótiềnnênmớithưởngítnhưvậyđó,đểtathưởngthêmchongươi.

NóixongbảoNguyệtnươngchomỗinàngnăm lạng, rồi saingườigọikiệutheocổngsaumàđưara.TrongkhiđóThưĐồnglấynướcrửamặtchoTháiNgựsử.TâyMônKhánhmờiTháiNgựsửdùngcháo. Lát sau gia nhân quân hầu đem kiệu tới đón, Thái Ngự sửđứngđậycáobiệt.TâyMônKhánhnói:

-Chuyệnhômquatiểunhânnhờcậy,xinđạiquan lưutâm, tớinơixinviếtthưvềchotiểunhân.

TháiNgựsửnói:

-Quannhâncứyêntâm,tôixinhếtlòng,khôngbaogiờdámtừnan,cầngì,quannhâncứchongườimangvàinétchữtới,tôinguyệnlàmtheo.

SauđóTháiNgựsử lênkiệu,TâyMônKhánhcưỡingựacùnggianhântớichùaVĩnhPhúcởngoạithành.NơiđâytiệcrượutiễnđưađãđượcLaiHưngchochuẩnbịchỉnhtề,LýMinhvàNgôHuệđứngbêntiệcđànhát.

Tiệcxong,TháiNgựsửđứngdậytạtừ,TâyMônKhánhnhắcchuyệnMiêuThanhrồinói:

-Hắn là chỗquenbiết với tiểunhân, chẳngquabị vịTuầnán tiềnnhiệmhọTăngkếtán, ra lệnhchongười tớiDươngChâu truynã,vậyxinđạiquannóigiùmvớiTốngcôngmộtcâu.

TháiNgựsửnhận lời,đôibêndùngdằng lybiệt.TháiNgựsửthấyTâyMônKhánhchưacóvẻyêntâmvềvụMiêuThanhbènhứa:

-Xinquannhâncứyêntâm,tôisẽnóivớiTốngcôngdẹpvụđóđilàxong.

TâyMônKhánhváitạ.

Saunày,khiTốngNgựsửtớiTếNam,trênđườngđigặpthuyềncủaTháiNgự sử, hai người nói chuyện, có nhắc tới vụMiêu ThanhởDươngChâu.TháiNgựsửbảo:

-VụánđólàcủaTăngNgựsửlúctrước,niênhuynhhơiđâulolàmgì.

DođómàTốngNgựsửbỏquavụnày.Nhưngđólàchuyệnvềsau...

Lạinói,TâyMônKhánhđòitiễnTháiNgựsửtớithuyềnnhưngTháiNgựsửkhôngchịu:

-Quảkhôngdámlàmphiềnquannhânhơnnữa.TâyMônKhánhnói:

-Dọcđườngxinđạiquanbảotrọng thân thể, íthômnữatôisẽsaingườitớivấnan.

Haingườichiatay.TháiNgựsửlênkiệumàđi.TâyMônKhánhtrởvào chùa, ngồi tại phương trượng, chuyện trò với vị tăng trưởng,thưởngtiềnbạcchonhàchùa.TâyMônKhánhthấyvị tăng trưởngtócbạctrắngnhưtuyết,bènhỏi:

-Chẳnghaytrưởnglãonămnayniênkỷbaonhiêu?

Vịtrưởnglãođáp:

-Bầntăngbảymươitưtuổirồi.

TâyMônKhánhnói:

-Vậymàlãocònkhangkiệnlắm,chẳnghayquýpháphiệulàgì?

Vịtrưởnglãođáp:

-PhápdanhcủabầnđạolàĐạoKiên.

TâyMônKhánhlạihỏi:

-Chẳnghaytrưởnglãocóbaonhiêuvịđồđệ?

Vịtrưởnglảođáp:

-Bầntăngchỉcóhaingườitiểuđồ,nhưngtăngchúngchùanàythìgồmbamươivị.

TâyMônKhánhnói:

-Chùanàycũnglớn,nhưnghìnhnhưkhôngđượctubổ.

Vịtrưởnglãonói:

-Chẳnggiấugì lãogia,chùanàynguyên làdoChuTú lãogia tạodựng,nhưngcácvị trụ trìởđâychẳngvịnàocó tiềnđể tubổnêncảnhPhậtmớitiêuđiềunhưthếnàyđây.

TâyMônKhánhngạcnhiên:

-ThìrachùanàylàcôngquảcủaphủThủBịsao?NếuvậytrưởnglãohãynóivớChuđạinhân,làmmộtcuốnsổlạcquyên,tôisẽcúngítnhiều.

Vị trưởnglãovộiđứngdậyvái tạ.TâyMônKhánhquaylạibảoĐạiAn:

-NgươilấymộtlạngbạcđểtạƠntrưởnglão.Hômnaytaquấyquảcửathiềnnhiềuquá.

Vịtrưởnglãonói:

-Bầntăngkhôngngờhômnaycólãogiatớinênkhôngkịpchuẩnbịtiệcchay.

TâyMônKhánhnói:

-Phiềntrưởnglãochotôiđượcthayáo.

VịtrưởnglãosaimộttiểutăngđưaTâyMônKhánhvàohậuđường

thay áo. Lúc trở ra, Tây Môn Khánh nhìn vào năm gian đại thiềnđường, thấy bên trong có rất nhiều vị tăng đi vân du bốnphương,đangghélạitátúcvàtụngkinh,TâyMônKhánhtựnhiênbướcvào,thấycómộtvịhòa thượngmặtmũigầyốmhìnhdungcổquái,đầubeomắtvượn,khôngtụngkinhnhưmọingườimàngồibấtđộngtrêngiường. TâyMôn Khánh nghĩ rằng đây hẳn là một vị cao tăng cónhiềuphápthuật,nênmuốntớihỏivàicâu,bènbướctớiváirồihỏi:

-Sưphụlàngườiquêquánnơinào,trụtrìtạiđâu?

Vịtăngimlặng,mắtnhìnđâuđâu.TâyMônKhánhhỏilạilầnthứnhì,vịtăngvẫnimlặng.TâyMônKhánhhỏilạilầnthứba,vịtăngmớitừtừnhìnthẳngvàoTâyMônKhánhcấtgiọngkhànkhàntrảlời:

-Quannhânhỏi làmgì?Bần tăngđikhôngđổi tên,ngồikhôngđổihọ,vốntrụtrìtạichùaHànĐìnhdướichânngọnTềYêuPhongtrongrừngMậtTùngnướcThiênTrúcthuộcTâyVực.Bầntăngvândubốnphương dùng thuốc chữa bệnh cho thế gian, nay ghé đây tá túc.Chẳnghayquannhânmuốndạybảochuyệnchi?

TâyMônKhánhnói:

- Sư phụ nói là dùng thuốc cứu đời, vậy tôimuốn xin ít thuốc bổ,chànghaysưphụcósãnđâykhông?

Vịtăngđáp:

-Cóchứ.

TâyMônKhánhlạihỏi:

-Naytôimuốnmờisưphụtớinhà,sưphụchịuđichăng.

Vịtăngđáp:

-Đichứ.

TâyMônKhánhnói:

-Nếuvậythìtôithỉnhsưphụngaybâygiờ.

Vịtăngimlặngbướcxuốnggiường,đeotúithuốclênvai,taychốngthuyềntrượngbướcra.TâyMônKhánhbảoĐạiAn:

-Ngươilấymộtconlừachosưphụcưỡi,thỉnhsưphụvềnhàtrước,tavềsau.

VịtăngTâyTrúcnói:

-Tôikhôngquencưỡi lừangựa,chỉquenđibộ,quannhâncứ lênngựađi,tôisẽtớiquýphủtrướccảquannhânnữa.

TâyMônKhánhcàngtinlàvịcaotăngnàycóphápthuậtcaocườngbènváichàovịtrưởnglãorồilênngựadẫnvịtăngvàothành.

Hômđólàngàymườibảythángtư,vừalàsinhnhậtcủaKiềuNhivàVương thị.TrongnhàTâyMôn tiệc tùng linhđình, kháchkhứa tấpnập.TớiquátrưathìVươngthịsaiemlàVươngKinhtớimời.

NhưngVươngKinhkhôngdámvàonhàmàchỉhỏiBìnhAnởcổnglàchogặpĐạiAn.ĐạiAntheoTâyMônKhánhchưavề,VươngKinhcứthẩnthơngoàicổngmàđợi.ĐangđứngđợithìNguyệtnươngvàBìnhNhi tiễnLýbàracổng.Lýbà lênkiệuvềxong,Nguyệtnươngthấymột thiếu niênmười lămmười sáu tuổi đứng thẩn thơ ngoàicổngthìhỏi:

-Ngươilàai?

TênVươngKinhkhôngbiếtNguyệtnươngnênchạytớiváichàomàthưa:

Dạ,tôilàngườicủanhàhọHàn,tớimuốntìmĐạiAncacanóicâuchuyện.

BìnhAnsợNguyệtnươngbiếtVươngKinhdoVươngthịsaitớimờiTâyMônKhánh, lại sợVươngKinh sơ suất tiết lộ chuyện kín củachủ,bènbướctớiđẩyVươngKinhramộtbênrồithưa:

- Tên này là người củaHànQuản lý, tới đây tìmĐạiAn để hỏi làchừngnàoHànQuảnlývềđược.

Nguyệtnươngkhôngnóigì,chỉimlặngquayvào.LátsauĐạiAnvàvịtăngtớicổng,vịtăngđibộmàmặtmàythungdung,cònĐạiAnđingựamàmồhôinhưtắm.BìnhAnchạyranóinhỏvớiĐạiAnvềviệcVươngthịsaiVươngKinhđimờiTâyMônKhánh.Lạinóithêm:

-NhưngkhôngngờĐạinươngtiễnkháchracổngbắtgặpvàhỏinó,tôiphảinhảyranóiđỡnhưvậy.NếuĐạinươngcóhỏithìanhcứnóiđúngnhưthế.Tôimàkhônglanhtríthìchuyệnlộrồicònđâu.

ĐạiAngậtđầurồibảo:

-Hômnaytựnhiêngiagiachomờivịtăngnàytới,bảolấylừachocưỡi,ông takhôngchịumàđòiđibộ.Dọcđườngông tachạynhưbaytôiphingựamớiđuổikịp.Thậtlàbựcmình.

Vừanóivừaquạt,BìnhAnhỏi:

-Giagiamờivịtăngtớinhàlàmgì?

ĐạiAnđáp:

-Aimàbiết,nhưngngheđâulàđểxinthuốcuống.HaiđứađangtròchuyệnthìTâyMônKhánhphingựavềtớiThấyvịtăngđangđứngdựacổngthìcườibảo:

-Sưphụquảlàthầnnhân,quảnhiênsưphụvềtrướctôi.Nóixongxuốngngựamờivịtăngvàođạisảnh.Chủkháchantọadùngtrà.Vịtăngngắmnhìntòađạisảnh,thấycaorộngnguynga,ngoàitreorèmquý, thêmcó sư tửđá, trongbày toànbìnhphongquý, cómột cáibìnhphongcẩnđáĐạiLý,xungquanhtườngtreonhiềubứctranhcổgiátrị,đồđạctrưngbàytoànthứhiếmcóđắttiền.Quamộttuầntrà,TâyMônKhánhhỏi:

Sưphụcódùngrượuđượcchăng?

Vịtăngnói:

-Bầntăngkhôngkiêngcữgìrượuthịtcả.

TâyMônKhánhbènquaylạibảogianhândọnrượuthịt.HômđólàsinhnhậtcủaKiềuNhibêntrongnhàsẵntiệcngon.ĐạiAnbàybànra,nhàbếpmang lên toàn thịt cáđủ loại xàonấu thơmngon,ThưĐồngđemramộtbìnhrượuquý.Trongcácmónăn,cóđủloạithịtgàvịtdêlợn,đặcbiệtcómóncanhthịt,thịtđượcbămranặnthànhhìnhrồng và hai khối thịt tròn, gọi tên là "nhất long hý nhị châu". CầmĐồngrótrượuTưâmbạchtuyếtvàocáichungliênbồng,dângchovịtăng.TâyMônKhánhâncần tiếpđãi.Vị tăngănnhưsấmsét, tửulượngrấtcao,mộtloángangầnhếtbàntiệc,uốnggầncạnmộtbìnhrượulớn.Látsaunói:

-Bầntăngđãnosayrồi.

TâyMônKhánhmờivịtăngtớibànbêncạnhdùnghoaquảrồinói:

-Tôichỉxincầuthuốctrườngsinh.

Vịtăngnói:

- Tôi có một thứ thuốc chế bằng tinh túy của bách hoa vạn thảo.Hàngnămcứ tớinhữngngàymồngba thángba,mồngnăm thángnăm,mồngbảythángbảy,mồngchínthángchínthìtôitraigiới,nấuluyện thành cao. Sau đó bốn chín ngày, tôi tán thành bột rồi chếthànhthuốchoàn.Tôichưadámchoaivìchưagặpngườicóduyên.Naygặpquannhânhậuđãi,tôixintặngvàihoàn.

Nóixonglấymộtcáihồlôtrongtaynảira,đổramườiviênthuốcrồidặn:

-Mỗisángsớmuốngvớinướctrà.

TâyMônKhánhnhậnmấyviênthuốcrồinói:

-Chẳnghaycônghiệucủathứthuốcnàylàthếnào?

Vịtăngđáp:

Thứthuốcnày:

Hiếmnhưnướcngọc.

Qúytựaquỳnhtương.

Thángthángtinhthầnsảngkhoái.

Ngàyngàykhíhuyếtphưongcương.

Đọcsáchnhiềunhưngvẫnnhớ.

Côngviệcbậncũngkhôngquên.

Thuốccóngọtcóđắng.

Ấylàthọvớikhang.

Trămnămtócđennhánh.

Ngànnămthểlựccường.

Chắcrănglạisángmắt.

Bổtim,bổganruột,lạibổdương.

Mùađôngtrongngườiấmáp.

Mùahèmátmẻnhưthường.

Thuốcnàynếuchịuuống.

Tuổithọsẽmiêntrường.

Tặngchongườitrikỷ.

Xinchớcoitầmthường.

TâyMônKhánhnghexongmừnglắmnói:

-Tôirấttin,nhưngcóđiềuxinthưacùngsưphụ.Ngườiđờithườngnói"mờilangythìchọnngườitốt,xinthuốcthìphảixinđơn".Naysưphụcho tôinhưngkhôngchođơn, íthômnữa tôiuốnghết rồi làm

saotìmđượcsưphụ.

NóixongquaylạibảoĐạiAnvàolấybachụclạngbạcrađưachovịtăngđểxinđơnthuốc.Nhưngvịtăngcườibảo:

-Bầntănglàngườituhành,vândubốnphương,tớiđâulàchẳngcóăn,đâucócầnnhữngthứnàylàmgì.XinquannhâncấtđiNóixong,khôngchođơnthuốc,màđứngdậycáotừ.TâyMônKhánhnói:

-Nếusưphụkhôngnhận tiền thì tôixin tặng ítvảiđểsưphụmayquầnáo.

NóixongsaiĐạiAn lấymộtxấpvải tốt ra.TâyMônKhánhhai tayđưachovịtăng.Vịtăngnhậnvải,chovàotaynải,nóilờicảmtạrồicáotừ,thoănthoắtbướcracổng,chớpmắtđãkhôngthấyđâunữa.

Hồi51

CHỦTẰNGTỊU,TỚĂNCHƠI

HômđócũnglàsinhnhậtcủaLýKiềuNhi.VươngđạocôởamQuanâmmờiTiếtđạocôởamLiênHoavàhaiđồđệlàDiệuPhượngvàDiệuThútới.Tiếtđạocôvẫnđượccoilàngườiđạohạnh,vócngườirấtmập,miệngnhưcá,mátựamálợn,độimũni,mặccàsamàtới.Nguyệtnươngkínhtrọnglắm,mờitấtcảvàothượngphòngbàyhoaquả trà bánhmời ăn.Hômđó có cảDươngcônươngvàNgôĐạicữumẫu.

HaitiểuđạocôlàDiệuThúvàDiệuPhượngkhoảngmườilămtuổi,ngườirấtthanhtú,cũngngồiuốngtràănbánh.Trongkhitròchuyện,Tiết đạo cô gọi Nguyệt nương là Bồ Tát tại gia hoặc quan nhânnươngtử.

Câuchuyệnxoayquagiáo lýnhàPhật thì thấyThưĐồngdọndẹpchénbáttừngoàivào.Nguyệtnươnghỏi:

-Vịhòathượngởngoàiđóvềrồià?

ThưĐồngđáp:

-Thưavâng,vừamớivềxong.

NgôĐạicữumẫuhỏi:

-Vịhòathượngđómờitừđâuvềvậy?Nguyệtnươngđáp:

-HômnaygiagiatiễnTháiNgựsửởngoạithànhrồichẳngbiếtmờiởđâuvềmộtônghòathượnguốngcảrượuăncảthịt,màănuốngcònnhiềuhơnngườithườngnữa.Ngheđâugiagiamuốncầuthuốctrườngsinhnhưnghòathượngchỉchothuốcmàkhôngchođơn.Giagiatặngbạcthìkhôngchịulấy,chẳnghiểuhòathượngđólàngườinhưthếnào.

Tiếtđạocônghevậythìbảo:

- Cứ riêng việc uống rượu ăn thịt cũng đủ biết hòa thượng đó làngười thếnào rồi.Đếnnhưchúng tôi lànữ tăngmàcònphải chịunhiềutraigiới,huốnghồhọlànamtăng.KinhĐịaTạngcónóiđó,tuhànhmàănuốngphạmtraigiớithìlúcchếtđi,mỗimiếngănmiếnguốnglàmộttội.

NgôĐạicữumẫuhỏi:

- Như chúng tôi đây ngày nào cũng ăn thịt uống rượu, lúc chết đichẳngbiếtcóbịtộikhông.

Tiếtđạocôđáp:

-NhưlãoBồTátđâythìcósao,đólàđượchưởngcáiphúccủakiếptrước, kiếp trước có phúc nên kiếp này đượchưởng vinh hoa phúquý,cũngnhưtrồngcâymùaxuânthìmùathuđượcănquả,đólàlẽtấtnhiênsaogọilàtộiđược.

NgôĐạicữumẫuvàmọingườinghecắtnghĩanhưvậythìyênlònglắm.CâuchuyệnđượctiếptụcxungquanhgiáolýnhàPhật.

Trongkhiđó,saulúcvịhòathượngcáotừ,ĐạiAntớigầnTâyMônKhánhhỏinhỏ:

-LúcnãyHànđạitẩusaingườiemtớinóihômnaylàsinhnhậtcủađạitẩu,thếnàocũngmờigiagiatới.

Tây Môn Khánh vội sai Cầm Đồng đemmột vò rượu quý tới nhàVươngthịtrước,rồibảoĐạiAnlấyngựacùngmìnhtớinhàVươngthị.

Tớinơi,TâyMônKhánhxuốngngựabảo:

-ĐểCầmĐồngnóởlạiđâycònngươiđemngựavềnhà,ĐạinươngcóhỏithìngươicứnóilàtađangởtiệmđườngSưTửtínhtoántiềnbạc.

ĐạiAnvânglờidẫnngựavề.

VươngthịbướcratiếprướcTâyMônKhánhvàonhàrồisụplạymà

nói:

-Đatạgiagiacólòngtới,lạicònchorượunữa.

TâyMônKhánhnói:

-TaquênbẵngngàysinhnhậtcủanàngnênhômnayrangoạithànhđưatiễnTháiNgựsử,cũngvừamớivềtớinhàxong.

ĐoạnlấytrongtayáoramộtcâytrâmbằngbạcđưachoVươngthịmàbảo:

-Qùachúcthọnàngđây.

Vươngthịcầmlấyxem,đólàcâytrâmbạccóhaichữthọbằngvàng,sungsướngnói:

-Câytrâmquảlàđẹp.

Rồilạytạ.TâyMônKhánhlạichoVươngthịnămlạngbạcmàbảo:

-Đểnàngcóchútítlàmtiệcmừngsinhnhật.

Vươngthịlạilạytạmộtlầnnữa,rồiđứngdậycởiáongoàichoTâyMônKhánh,mờivàophòng trongdùng trà,đồng thờidặndọn tiệc.HaingườilấybàirađánhgiảitrímộtlúcrồivàotiệcĐạiAndẫnngựavềnhàrồingủmộtgiấctớigầntối.Tỉnhdậythấytrờigầntốivộichạyvàonhàtrongtìmđènđểthắplênđiđónchủ.Nguyệtnươngthấyvậyhỏi:

-Hômnaygiagiađiuốngrượuởnhànàovậy?

ĐạiAndừnglạiđáp:

- Gia gia có uống rượu nhà ai đâu, gia gia tính sổ sách tại tiệmđườngSưTửđấychứ.

Nguyệtnươngbảo:

-Tínhtoángìmàcảngàyvậy?

ĐạiAnđáp:

-Giagiavừatínhtoánvừauốngrượunênmớilâu.

Nguyệtnươnghỏi:

-Gia gia uống rượu có ai ngồi tiếp không?Mà hồi sángHànĐạoQuốcsaingườiđếntìmmàycóchuyệngìvậy?

ĐạiAnđáp:

-NgườinhàđótớihỏichừngnàoHànQuảnlývềnhàđược.

Nguyệtnươngmắng:

-Thằngkhốndámnóidối, taobiết làhồinàymày thànhyêu thànhquỷrồiđó.

ĐạiAncúiđầuđứng im,khôngdámhohe.NguyệtnươngsaiTiểuNgọclấyđènchoĐạiAnrồidặn:

-ThưavớigiagialàởnhàNhịnươngđangchờgiagiavềănmừngsinhnhật.

ĐạiAnvâng lời xáchđènquay ra.Tớicănnhàdànhchogianhângầncổng thấyThưĐồng,PhóQuản lývàBìnhAnđangngồiuốngrượu,trướcmặtcómộtbìnhrượuvàmấymónthứcăn,ĐạiAnbướctớicười:

-Ghêthật.tưởnglàmgì.Hóaratụnhauănuốngsaysưa.

ThưĐồngbảo:

-Thốichửa,ngườitađangănuốngthìtựnhiênởđâutớiphábĩnh.

ĐạiAnbảo:

-Aithèmphábĩnh,taođangđịnhtìmmàyđó,màynhiềutộilắm.

Đoạnbước tới cười giỡnômThưĐồngmàvật. ThưĐồng tuột cảmũ,kêulên:

-Ơhay,taochưathèmmắngmàymàmàyđãđịnhlàmhỗnvớitaophảikhông?Rơicảmũngườitarồiđâynày?

PhóQuảnlýbảoBìnhAn:

-Nhặtgiùmcáimũlênkhôngbẩn.

BìnhAnnhặtmũlênđưachoThưĐồng,ThưĐồngliệngmũvàocáigiườnggầnđó.ĐạiAnbảo:

-Màygiỏiđóngvaicongái lắm,mày làđồdâmphụ,hômnaychomàybiếttaytao.

Nói xong nhổ ngay một bãi nước miếng vào mặt Thư Đồng. ThưĐồngvungtayđỡkhôngkịpmàlạilàmđổcảbìnhrượu.PhóQuảnlýbảo:

-Haithằngkhỉthôiđi,giỡngìkỳcụcvậy?

ThưĐồngchùimặtbảo:

-Chơithìchơi,giỡnthìgiỡn,saolạinhổnướcthốivàongườita?

ĐạiAnbảo:

-Bâygiờmàykhôngthíchgiỡn,saolúctrướcmàyhaygiỡnngườitaquávậy?

BìnhAnvộirótmộtchungrượuđưachoĐạiAnmàbảo:

-Màyuốngrượuđirồicònrướcgiagia.Màyuốngrượurồiloviệcđiđã,muốnnóigìlátvềnói.

ĐạiAnbảo:

-Đượcrồi,đểtaorướcgiagiavềxongrồisẽnóichuyệnvớinó.Nócoi thường taosaođược, taocósợnóbaogiờđâu.Nóixongcầm

chungrượuuốngcạn,rồixáchđènlênngựatớinhàVươngthị.Tớinơi,gọiCầmĐồngmởcổngrồihỏi:

-Giagiađangởđâu?

CầmĐồngđáp:

-Đanguốngrượuởtrongđó.

NóixongđóngcổngrồicùngĐạiAnvàonhàbếp.Phùnglãobảo:

-ĐạiAnà,HànĐạitẩucủacháuđợimãichẳngthấycháutới,cóđểphầnđâynày.

Nóixong lấymấyđĩamónănđầyụ toànthịtgà thịtvịtvàmộtbìnhrượunhỏ.ĐạiAnnghiễmnhiênngồiănuốngnhồmnhoàm, látsaunosaymàrượuvàđồănvẫnkhônghết,mớibảoCầmĐồng:

-Màyănvàimiếngrồiuốngítrượuchovui,taokhôngănnổinữa.

CầmĐồngbảo:

-Đểphầnchoanhthìanhcứănuốngđi.

ĐạiAnbảo:

-Thìtaoănuốngrồi,bâygiờtaomờimàymà.

CầmĐồngmiễncưỡngngồixuốngănuống.

LátsauĐạiAnbảo:

-Phùnglãoà,tôinóicâunàylãođừnggiận,lãođượcLụcnươngtôigiaophóchuyệnnhà, lãokhông lo, lạiởđâysuốtngày loviệcchoHànđạitẩu,Lụcnươnghỏithìtôiphảinóichứ.

Phùnglãoquayphắtngaylạibảo:

-Khỉơi,chớđùavậy,màymànóiraLụcnươnggiậnmàmắngchửitaothìtaolàmsaocòndámnhìnmặtLụcnươngnữa.Nhớđừngcó

nóigìhết.TrongkhiĐạiAnnóichuyệnvớiPhùnglãothìCầmĐồngđãănxong,rồibướcrangoài,tớicửasổphòngVươngthịlénnhìnvàoVươngthịđangchuốcrượuchoTâyMônKhánh,đoạnnói:

-Hômnaygiagia tớiđâyngồiuốngvới tôichénrượunhưthếnàyquảlàtôicóphúclắm,nhưngnếugiagiaquảkhôngchêtôi,khôngkhinhtôithìtôicómộtchuyệnmuốnthưavớigiagia.

TâyMônKhánhbảo:

-Nàngcóchuyệngìthìcứnói,việcgìphảingầnngại.

Vươngthịcúidầuthẹnthùngimlặng.TâyMônKhánhphảigiụchaibalầnVươngthịmớinói:

-HànĐạoQuốchồinàycóvẻnhànhạhaysaomàsuốtngàyđànđúmrượuchèvớibạnbè,vềtớinhàthìchẳngbaogiờthấymặtmàytươi tỉnh.Mớiđâyngheđâu lạigâysựvớingười ta,chuyệncó thểlênquan.Tôibiết làgiagiaởviệnĐềhình làngườicódanh tiếng,côngviệclạibềbộn,khôngđểýtớinhữngchuyệnnhỏ,nhưngcúixingiagiacócáchnàochechởchoĐạoQuốc,bằngcách làgiúphắntránhđượcnhữnglôithôi,nghĩalàbắthắnphảilocôngviệccủatiệmchochămchỉnhưvậythìcôngviệccủagiagiađượctốtđẹpmàĐạoQuốccũngkhôngcódịpđểsinhchuyện.Đượcnhưvậy thìơncủagiagiatôichẳngbaogiờquên.

TâyMônKhánhbảo:

-Chuyệnchưaratớicửaquanthìcũngcógìđánglođâu.

Vươngthịnói:

-Nhưngmàgiagiaphảicócáchquản thúcĐạoQuốc thếnào, tróibuộcvàocôngviệcthếnào,chứcứđểtựdoquánhưthếnày,muốnđiđâuthìđi,muốnvềnhàgiờnàothìvề,nhưvậylỡgặplúcgiagiađangởđâythìtránhsaokhỏibấttiện.Bỗngcótiếngsộtsoạtngoàicửasổ.TâyMônKhánhhỏi:

-Aiởngoàiđóvậy?

Vương thị cầm đèn giơ cao lên rồi ngó ra ngoài cửa sổ, thấymộtbóngđenchạyđi,nhưngkhôngrõai,bènđểđènxuốngtrảlời:

- Conmèo nhà này đấymà, nó chuyênmôn rình chim rình chuộtngoàicửasổđó.Cóđêmnócứsộtsoạtcảđêm, tôisợđếnkhôngngủđượcđó.

Lúcđóđêmcũngđãkhuya.TâyMônKhánhđứngdậy.

Vươngthịnói:

-Trờichưakhuyalắm,bênngoàiđãcóngườicanhgiữ,giagiangạigì,ngồilạiđâymộtlátđã.

TâyMônKhánhbảo:

-ĐểhômnàotagọiĐạoQuốctới,saicùngvớiLaiBảovàThôiBảntớiDươngChâuchởmuốivềđâybán.ChởmuốivềxongthìtalạisaihắnđiHồChâuloviệctơsợi,nàngcoicóđượchaykhông?

Vươngthịnói:

-Giagiasaiđiđâuhắncũngphảiđi,đểhắnởđâylàmgì,nhưngcòncửatiệmthìgiaolạichoai?

TâyMônKhánhbảo:

-TađểchoBônTứthaythế.

Vươngthịnói:

-Thếthìtốtlắm.

TrongkhiCầmĐồngvẫnrìnhnghengoàicửasổthìĐạiAntớiđậpnhẹmộtcáivàovairồibảonhỏ:

-Nghelàmgì,giagiasắpvềrồi,taovớimàyrađằngtrướcmau.

Haiđứatrởrađằngtrước,ĐạiAnbảo:

-Taobiếtởcáingõcạnhđâymớicóhaiconnhỏxinhlắm,mộtđứatên làKimNhi,mộtđứa làTáiNhi,chỉkhoảngmườisáumườibảymàthôi,taovớimàytớiđóchơi.

ĐoạnquayvàodặnahoàncủaVươngthị:

-Chúngtôi rangoàinàymộtchút,nếugiagia tôicógọi thì làmơnchạyracáingõcạnhđâygọichúngtôi.

NóixongdắtCầmĐồngđi.NguyênngõnàygọilàngõHồĐiệp,trongcóvàichụcnócnhà,phầnlớntheonghềbánphấnbuônhương.ĐạiAnvàCầmĐồngbướcvàomộtnhà,ngườitrongnhànhậnraĐạiAnlàgianhân thân tíncủaTâyMônKhánh,vộimờingồi.ĐạiAnngồixuốngbảo:

-Đâu,gọihaiemđórađâyhátmộtbàinghechơi.

Mụchủchứađáp:

-Quảngiatớihơitrễ,haiemđềuđangcókháchcả.

ĐạiAnhơingàngàsay,nghevậythìkhôngnóikhôngrằng,sấnsổvénmànhvàophòng trong, thấy trongphòngkhôngcóđèn,nhưngánh trăng chiếu vào cho thấy hai người đàn ông,một người đangnằmtrêngiườngcònmộtngườiđangcởigiầy.Ngườinàyhỏi:

-Aivàođâyvậy?

ĐạiAnhùnghổmắng:

-Đồkhốnkiếp.

Nóixong làxông tớiđánh liền,ngườinọkhôngkịpmanggiầy,kêuinh ỏi mà chạy ra ngoài trốn mất. Người đàn ông đang nằm trêngiườngcũnghốthoảngbỏchạyluôn.ĐạiAnsaiđốtđènlênrồibảo:

-Loàichóchết,nódámhỏitalàai.Hômnaytaotha,đánglẽlàtaodẫnlênnhamônchochúngnónếmvàichụctrượngđểbiếttaolàai.

MụchủlậtđậtthắpđènlênrồiváiĐạiAnlialịamànói:

-Haingườiđóởxamớitớinênkhôngbiếtnhịvịquảngia,xinnhịvịbớtgiậnmàbỏqua,chấp làmgìchomấtvui.ThấyKimNhivàTáiNhiđangkhépnéprunsợỞgócphòng,mụchủvộigọira,bảotiếpđãiĐạiAnvàCầmĐồng.Haingườicongáibướcralạychàorồinói:

- Đêm đã khuya, không ngờ nhị vị quản gia chiếu cố nơi này nênkhôngkịpchuẩnbịgì,xinnhịvịthalỗi.

Nói xong cùngnhaubàybàndọn ít đồăn và rượuchoĐạiAn, vàCầmĐồngngồiănuống.KimNhingồicạnhchuốcrượuchoĐạiAn,cònTáiNhithìchuốcrượuchoCầmĐồng.Látsau,KimNhilấycâytỳbàrađànhát.TáiNhitiếptụcchuốcrượu.SauđóđếnlượtTáiNhiđànhátđểKimNhichuốcrượu.

ĐanglúcrượungọtháthaythìnghetiếngahoàncủaVươngthịgọiởđầungõ,haitêngianhânvộiđứngdậy.ĐạiAnquaylạibảo:

-Đểhômkhácanhemsẽtớithămhainàng.

NóixongtrởvềnhàVươngthị.Tớinơi,thấyTâyMônKhánhvẫncònngồiuốngrượuvớiVươngthị trongphòng.HaiđứabènxuốngbếphỏiPhùnglão:

-Giagiachogọichúngtôiphảikhông?

Phùnglãođáp:

-Giagiakhônggọi,chỉhỏilàngựađãtớichưa,tôichạylênthưalàtớirồi,giagiakhônghỏigìnữa.

Nói xong đem trà cho hai đứa uống. Lát sau thấyTâyMônKhánhđứngdậy,haiđứavộichạyrachuẩnbịngựa.TrongnàyVươngthịnói:

-Giagiavềnhàchắccònuốngrượunữa,vậyxinuốngmộtchungnày.

TâyMônKhánhbảo:

-Vềnhàchắctakhônguốngnữađâu.

NóixonguốngcạnchungrượudoVươngthịrót.Vươngthịhỏi:

-Chừngnàothìgiagialạitớiđây?

TâyMônKhánhđáp:

-Đểtachobọnhọlênđườngxongrồisẽtớivớinàng.

A hoàn đem trà lại, Tây Môn Khánh uống thêmmột chung trà rồibướcra,lênngựamàvề.

Trongkhiđó tạinhà,KimLiênvàmọingườiđangquâyquầnnghehaiđồđệcủaTiết đạocôhátnhữngbài hátPhật.Đangnghehát,KimLiênsựcnhớ tới cái trâmchữ thọ,sờ lênđầukhông thấy, tìmcũngkhôngthấy,bènhỏiXuânMai,XuânMaiđáp:

-Hồisanggiagiatớiphòngmình,cócầmcâytrâmlêncoi,vậymàsaobâygiờkhôngthấy.

KimLiênngạcnhiênhỏi:

-Giagiatớiđâybaogiờ?Saotakhôngbiết?

XuânMaiđáp:

-Lúcđónươngnươngđangở thượngphòng tiếpđónTiếtđạocô.Giagiaănmặcloàngxoàngtớiđây.Tôihỏithìkhôngtrảlời,látsauthìtrởrađiluôn.Chắclàgiagiađemđirồi,látnữagiagiavề,nươngnương thử hỏi xem sao. Tây Môn Khánh về tới nhà thì trời cũngkhuya,nênđithẳngrahoaviên,vàophòngBìnhNhi.CầmĐồngđemmũáocủachủvàogiao choTiểuNgọccất đi.Nguyệtnương thấyvậyhỏi:

-Giagiađâu?

CầmĐồngđáp:

-GiagiađangởphòngLụcnương.

Nguyệtnươngbảomọingười:

-Xemthếđấy,mọingườiđangchờđợicảởđâymàvềnhàkhôngthèmvàođây.

Bình Nhi nghe vậy hoảng lên, trở về phòng mình bảo Tây MônKhánh:

-Hômnay là sinh nhật củaNhị nương,Nhị nương và cả nhà chờCầmĐồngtừtrưatớigiờ,bâygiờvềtớinhà,saokhôngvàovớimọingười?

TâyMônKhánhcười:

-Tôisayquárồi,đểngàymaivậy.

BìnhNhibảo:

-Nóivậysaođược,saythìsay,cũngphảivàouốngchénrượumừngthọNhịnươngchứ,chàngkhôngsợNhịnươngbuồngiậnhaysao?

Nói xong nhất định lôi bằng đượcTâyMônKhánh vào.Mọi ngườiđứngdậychàohỏi.TâyMônKhánhngồixuống,KiềuNhirótrượutớimời.Nguyệtnươnghỏi:

-Hômnaymộtmìnhchàngmàngồiởngoàitiệmtừtrưatớigiờhaysao?

TâyMônKhánhđáp:

-CóỨngnhịgiatớiuốngrượuvớitôiđấychứ.

Nguyệtnươngbảo:

-Nhấtđịnh là khôngphải vậy, chàngphảinói thậtmớiđược.BìnhNhidẫnTâyMônKhánhvàoxongrồitrởvềphòngdỗconngủ.TâyMônKhánhuốngxongchungrượucủaKiềuNhi,ngồiimlặngmộtlátrồitớiphòngBìnhNhi.BìnhNhithấyvậybảo:

-Connóvừamớingủđược,chàngquaphòngkháchnghỉđi.ChàngphảiđếnvớiNhịnương.

TâyMônKhánhhỏi:

-Mấyhômtrướcnàngkhôngkhỏe,saokhôngmời langy tới.BìnhNhinghenhắc,vội lấyđơn thuốckêbệnhcủavị langyhômnọ rađưachoTâyMônKhánh.

TâyMônKhánhcầmtờkêbệnhlêncoithìthấyviếtnhưsau:

"Sáchthuốcnói,phổinóngthìhovàcóđờm,cổkhôthìkhantiếng,nhưvậygọilàhưlao.Nhưnghưlaolạiphânlàmhailoạinhưhưlaonhiệtvàhưlaovônhiệt.Hưlaonhiệtthìtimphổibếtắc,hạichokhíhuyết, khiến cho tâm thần nóng nảy, đầu nhức,mắtmờ, lưỡi khô,đầuócmệtmỏi,tứchibảihoải,khôngmuốnănuống,mìnhmẩyđaunhức,tổnđếnchânâmkhôngít.Nhiềukhingàymệtđêmkhỏehoặcđêmmệtngàykhỏe.Tâmthịnhthìnhiệtphátởngoài,màtâmhưthìnhiệtthâuởtrong.Cònhưlaovônhiệtthìdokhíhuyếtbấttúc,tạngphủbịhàn,ănuốngkhôngtiêu,chântaygiá lạnh,cókhinônmửa,xươngcốtđaunhức,mặtvàngdabủng.Chứngnàynếuởtronghànthìngoàilàgiảnhiệt.Nếuănuốngkhôngtiêu,đaubụngđạitiệnkhó,chântaylạnh,cónônmửa,sợgió,tứclànộingoạiđềulàchânhàn.Nếuthíchănđồlạnh,đạitiệncứng,chântaynóng,khôngsợgió,tứclànộingoạiđềulàchânnhiệt.Nếuănuốngnhưthườngmàđạitiệnkhókhăn,chântaylạnh,cónônmửa,tứclànộichânnhiệtmàngoạichân hàn. Còn nếu biếng ănmà lại thích đồ chua, bụng đau, nônmửa, sợ lạnh, tức là nội chânhànmàngoại chânnhiệt.Naybệnhnhânhuyếthưmệtnhọc,mìnhmẩyđaunhức,trímệt,mắtmờ,miệngnóngcổkhô,kémănítngủ,tứclàmắcchứnglaonhiệtvậy.Nếuđểlâukhôngtrịerằngnguyhạivềsau".

Dướiđólàđơnthuốc,nhưngchẳngquacũngchỉquanhquẩnmấyvịđươngquy,thượcdược,phụclinhcamthảotửhồ,bạchtruật,ngũvịtử,địacốtbìv.v...

TâyMônKhánhđọcxongbảo:

-Xem ra đơnnày cũng chẳng ích lợi gì, ngàymai bảomời lang ykháctớichữatrịchonàng.Hiệnnàngđangbệnh,tathacho,không

quấy nhiễu nàng nữa, nhưng nàng cũng nên tĩnh dưỡng, bảo nhũmẫunótrôngcanhichonàngngủ,bâygiờcũngkhuyarồi,đừngđểmệtnhọcquá.

TâyMônKhánhnóihơilớnkhiếnTốQuangiậtmìnhthứcgiấckhócầmĩ,dỗ thếnàocũngkhôngđược.BìnhNhibảoNghênhXuân lấycái trốngcon rađánhchoTốQuanchơi rồi traoTốQuanchonhũmẫudỗngủ.

Lúcđóđãkhoảngcanhba.KimLiênthấyTâyMônKhánhcònởvớiBìnhNhithìnghiếnrăngđóngcửamàđingủ.

Trong khi đó, tại phòngNguyệt nương, Tiết đạo cô đưa thuốc choNguyệtnươngmàdặn:

-ChọnngàyNhâmTý,dùngrượumàuống,chẳngbao lâusaukhíhuyếtlưuthônglàcóthểcóthai.

Nguyệtnươngnhậnthuốc,cảmtạTiếtđạocô,rồiquaysangnóivớiVươngđạocô:

-Tôicứđợimãi,saokhôngthấytới?

Vươngđạocôcười:

-Đạinươngcoi,vậtliệuđóđâuphảidễkiếm,phảitìmmãimớimuađược,rồilạiphảigiaochoTiếtsưphụđâychếluyệnnữachứ,cônglaothậtnhiềumàđòihỏicảngàygiờnữa,làmxongmớiđemthuốclạichoĐạinươngđượcchứ.

Nguyệtnươngbảo:

-Thậtlàmphiềnnhịvịsưphụquá.

Đoạnsai lấybốn lạngbạc ra, thưởngmỗi người hai lạng, rồi nói -Naymainếuquảtôithụthaiđượcthìsẽxintặngmỗivịmộtxấpđoạnmàuvàngđểmaycàsa.

Tiếtđạocônói:

-XinđatạhảotâmcủaBồTát.

Thậtlà:

Củathậtmuônkiếpkhótìm,.

Đồgiảmộtngàydễkiếm.

Hồi52

VẪNCHUYỆNGHÉTGHEN

SuốtđêmhômtrướcKimLiênbuồnbựckhôngngủđược,sánghômsau, khi TâyMônKhánh ra viện làm việc thì Kim Liên vào nói vớiNguyệtnương:

-HômquaLụcnươngnóilàĐạinươngỷthếngườitrên,muốnnóigìthì nói. Gia gia đã say rượu vào phòng Lục nương nghỉ mà Đạinươngcònnóinàynói kia khiếnLụcnươngphảimấtmặt,phải vềphòng lôi giagia tới, sauđókhông thèmngồi lại,mà trởvềphòngmìnhngay.Látsau thìgiagiacũngvềphòngLụcnươngbảo làcógiữđượcđâumàđòigiữ.

Nguyệt nương nghe xong giận lắm, nói với Ngô Đại cữu mẫu vàNgọcLâu:

-Hômqua cómấy người đó, tôi có nói gì đâu.Gia nhân vào đưaquầnáomũmãng,tôichỉhỏilàgiagiađâu,saokhôngvàođây,gianhânnóilàgiagiađangởphòngLụcnương,tôichỉnóilàhômnaysinhnhậtNhịnương,mọingườiđangchờ,saogiagiakhôngvào,cóthếthôi.TôinóivậycógìđâumàbảolàlàmmấtmặtLụcnương,màbảolàtôiỷthếngườitrênmuốnnóigìthìnói.XưanaytôivẫntinLụcnươnglàngườitốt,biếtđiều,ngờđâu"tridiệnbấttritâm"làthế.Hèngìtốiqua,khiđẫngiagiavàođâylàLụcnươngbỏvềphòngngay.Tôinóithật, tôichẳngcầngìphảigiữ,giagiamuốnđếnphòngnàothì đến, tôi chỉ nhưngườiởgóamà thôi, tôi có cầngì đâu,ởgóakhôngđượcthìlấychồngkhác,cóngạigì.

NgôĐạicữumẫukhuyên:

-Côđừngnênnóng,cứnênnghĩ tớicanhi làhơn.Mình làngườitrên chuyện gì không phải chỉ nên để trong lòng, không nên chấpnhất.

Nguyệtnươngbảo:

-Nhưngmàtứclắm,chịukhôngđược,thàmìnhcónóithìkhôngsao,

đằngnàymìnhkhôngnóigìmớitứcchứ,đểrồitôisẽhỏiLụcnươnglàtôilàmgì,nóigìmàbảotôiỷthế.

KimLiênnghevậyhoảngquávộinói:

- Thôi xinĐại nương tha thứ choLụcnương, người ta thườngnóingười trênkhôngchấp lỗikẻdưới.Lụcnươngcậycócontrai,mấychị emmình đây, ai chẳng bị Lục nương nói xấu với gia gia. Lụcnươnglạithườngnóilànaymaicontrailớnlên,ngườinàocóơnthìlấyơnmàbáo,ngườinàocóthùthìlấythùmàbáo,chúngmìnhbâygiờtoànlànhữngngườingoàirìa,nóilàmgìchomệt.

NgôĐạicữumẫubảo:

-Làmgìcóchuyệnđó.

TâyMônĐạithưthườngngàyvẫntớichuyệntròthânthiếtvớiBìnhNhi,thấyBìnhNhilàngườitốt,lạithườngđượcBìnhNhichovảilụatiềnbạc,nayngồibênnghechuyệnnày,bèntớinóilạichoBìnhNhibiết.

BìnhNhiđangngồi khâuquầnáochoconmặc trong lễĐoanngọ,thấyĐạiThưvàovộiđứngdậymờingồi,đoạnbảoNghênhXuân:

-Đemtràrađểcônươngdùng.

ĐạiThưhỏi:

-HồinãyĐạinươngcómờiLụcnươngvàodùngtrà,saokhôngvào.

BìnhNhiđáp:

-Nhân lúcgiagiavắngnhà,đượcrảnhrang, tôingồikhâuchoemmấycáiquầnáo.

ĐạiThưbảo:

-Cóchuyệnnày,khôngphảitôingồilêđôimáchnhưngtôiphảinóivớinươngnương.TôibiếtnươngnươngchẳngbaogiờbuồngiậngìNgũ nương, vậy mà Ngũ nương tới nói với Đại nương là nương

nươngbảoĐạinươngỷthế.HiệnNgũnươngcònđangngồikểxấunươngnươngởtrongđó.VậynươngnươngnênchuẩnbịmàtrảlờiĐạinương.Nhớđừngnói làtôichonươngnươngbiếtchuyệnnày,kẻoĐạinươngvàNgũnươnglạithùghéttôi.

BìnhNhiđangbệnhmàvẫngắnggượnglàmviệc,nayngheĐạiThưnói vậy thì chân tay tựnhiênbủn rủn, cầmcâykimkhôngnổingồilặngđihồilâuchảynướcmắtnói:

-Cônươngchắcbiếtlàtôikhôngbaogiờcóýđóchớđừngnóilàlạinóinhưvậy.Tốiquanghegianhânbảogiagiađangởphòngtôi,tôivộitrởvềgiụcgiagiavàotrongvuivẻvớimọingười,chứtôicónóitiếngnàođâu.Đạinươngđốixửvớitôirấttốt,lẽnàotôikhôngbiết,đểđếnnỗinóinhữnglờikhiếnĐạinươngbuồnlòng.Đâychẳngquangườitaghenghétvớitôimàđặtchuyệnnóixấutôimàthôi.

ĐạiThưnói:

- Lúc nghe Đại nương nói là sẽ hỏi nương nương thì Ngũ nươnghoảnglên,vộikiếmcáchngăncản.

BìnhNhibảo:

-Tôimàcónóigìthìtrờibiếtchotôi.ChẳngqualàNgũnươngtìmcáchhạitôi,cólẽmộtngàynàođóhaimẹcontôicũngbịngườitahãmhạimàthôi.

Nóixongchỉkhóc.ĐạiThưhếtlờikhuyêngiải.LátsauthìTiểuNgọcchạytớinói:

-ThỉnhLụcnươngvàđạicônươngvàodùngcơm.

HaingườiđứngdậytheoTiểuNgọc,tớinơi,thấychưacócơm,BìnhNhitrởvềphòngnằm,rồimệtmỏingủthiếpđi.

Gầntrưa,TâyMônKhánhmớivềtớinhàlàghêthămBìnhNhitrướcnhất,thấyBìnhNhinằmngủbènhỏiNghênhXuân.

NghênhXuânđáp:

-Hômnaynươngnươngchẳngănuốnggìcả.

TâyMônKhánhlolắngbướctớigiường,layBìnhNhidậybảo:

-Nànglàmsaomàbỏcơmvậy?Haylàbệnhtrởnặng?Hômnayđãuốngthuốcchưa?

BìnhNhiquayra,TâyMônKhánhthấymắtBìnhNhiđỏlênvàsưnghúpthìhỏi:

-Saovậy?Cóchuyệngìcứnóichotôinghe.BìnhNhingồidậydụimắtđáp:

-Cógìđâu,khônghiểusaotôichẳngmuốnănuốnggìcả,màhômnaylạilàmnhưđaumắtnữa.

ChuyệnKimLiênnóixấumình,BìnhNhituyệtnhiênkhôngnói.Trongkhiđó,trênthượngphòng,ĐạiThưnóivớiNguyệtnương:

-ChuyệnNgũnươngnóihồisángđó,conđãtớihỏiLụcnương,Lụcnương thề rằngkhôngbaogiờdámnói nhưvậy, thề xongchỉ biếtkhóc.Lụcnương lạibảoconrằng,Đạinươngđốixửrất tốt, lẽnàoLụcnươnglạiănnóilàmbuồnlòngĐạinương.

NgôĐạicữumẫucũngbảo:

-Hồisángnghechuyệntôiđãkhôngtin.Lụcnươnglàngườirấttốt,đâucóănnóinhưvậybaogiờ.

Nguyệtnươngngẫmnghĩrồinói:

-Chắclàcóđiềukhóhiểubêntrongđây.

NgôĐạicữumẫunói:

- Tôi nói thật, Lục nương là người đoan chính biết điều lắm, Ngũnươngquảkhôngbéngót.

ĐangnóichuyệnthìCầmĐồngđemmấycáibaolớnvào.

Nguyệtnươnghỏi:

-Cóchuyệngìvậy?

CầmĐồngthưa:

-Chuyệnbuônmuối.GiagiabảolàmcơmchoHànQuảnlývàThôiBảnăn,rồixếpbạcvàomấybaonày,ngàykialàngàyhaimươi,tốtngàylắm,giagiasẽchohaingườicùngLaiBảođiDươngChâu.

NgôĐạicữumẫunói:

-Chắcchúấycũngsắpvào,để tôivànhịvị sưphụ tớiphòngNhịnươngchotiện.

VừanóixongthìTâyMônKhánhbướcvào.Mấyngườirútkhôngkịp.TâyMônKhánhchỉhaivịđạocôhỏi:

Mấyngườinàytớiđâylàmgìvậy?CóphảiTiếtđạocôchăng?

Nguyệtnươngbảo:

-Saochàngănnóivậy?Người tuhànhtớiđâycầuphúcchomìnhđấy mà. Nhưng Tiết đạo cô mới tới đây lần đầu, sao chàng biếtđược?

TâyMônKhánhbảo:

-Sao lạikhôngbiết, tuhànhgìmàgiúpchotiểuthưcủaTrầnTamChínhtớiamhẹnhòvớimộtthằngđànôngđểlấybalạngbạc.Sựviệc tiết lộ,đem lênquan, tôicho lộtáođánhhaichụcroi,bắtphảihoàn tục lấy chồng. Vậymà sao giờ này lại tới đâymà chưa chịuhoàntục?Đểtôichobắtđemlênnhamôn,kẹptaychobiết.

Nguyệtnươngvộinói:

-Chếtchửa,saochàng lạinhạobáng tăngni,khinh lờnPhậtphápnhưthế.NgườitalàđệtửcủaPhật,tuhànhnhưvậylàcóthiệncăn,khikhônghoàn tụcsaođược?Chàngkhôngbiếtđấy thôi,chứTiếtđạocôđâycóđạohạnhlắm.

TâyMônKhánhcườikhảy:

-NàngcứviệchỏithẳngmụTiếtxemmụtacónhữngđạohạnhgì.

Nguyệtnươngbảo:

-Cứcáitậtănnóibángbổnhưvậythôi.

Đoạnvộilảngngaysangchuyệnkhác:

-BaogiờthìđịnhchobangườiđóđiDươngChâuđây?

TâyMônKhánhđáp:

-TôivừamớichoLaiBảosangnóichuyệnvớiKiềuthângia,bênđóbỏranămtrămlạng,bênnàymìnhcũngbỏranămtrămlạng,ngàyhaimươitốtngàysẽchobangườiđólênđường.

Nguyệtnươnglạihỏi:

-HànQuảnlýđithìtiệmtơsợigiaochoai?

TâyMônKhánhđáp:

-TạmđểBônTứtrôngnom.

NóixongbảoNguyệtnươnglấybạcrachovàobaorồisaiCầmĐồngđemrađạisảnh,giaochobangười.Đúng lúcđóthìỨngBáTướcđến,thấyvậybènhỏi:

-Đạicachođemtiềnbạcđiđâuvậy?

TâyMônKhánhnóichuyệnbuônmuốichoBáTướcbiết.BáTướcnghexongvộiđứngdậyváimộtváimànói:

-Xinthànhthậtchúcmừngđạica,chuyếnnàyquảlàđạilợi.

TâyMônKhánhmờiBáTướcngồixuốngdùngtràrồihỏi:

-SốbạcLýTamvàHoàngTứvay,chừngnàotrả?

BáTướcđáp:

-Chắccũngchỉnộitrongthángnàymàthôi.HômquahọcónóivớitôilàmớicónhiềuvậtliệulàmnhangtừphủĐôngBìnhtới,nênhọcần vay đại ca năm trăm lạng để lo vụ đó.Họ trả tiền vốn tiền lờiđúnghạnnhưnghọxinđượcđạicacứtiếptụcgiúpđỡ.

TâyMônKhánhnói:

-Nhịcabiếtđó,hồinàytôiphảitiêuphanhiềuthứtốnkémquá,trongnhàkhôngcòntiềnnữa,vụbuônmuốinàytôiphảivaycủaKiềuthângianămtrămlạngđó,còntiềnđâumàchovay.

BáTướcnàinỉ:

-Họcứkhẩnkhoảnvanxintôinóivớiđạica,nếuđạicakhônggiúpđỡlàmơnchohọthìhọbiếtnhờvảaibâygiờ?

TâyMônKhánhngẫmnghĩrồibảo:

-TừTứcótiệmởngoạithànhhiệncònthiếutiềntôi,haylàđểtôiđòinămtrămlạngvềchohọvayvậy.

BáTướcmừnglắm:

-Thếthìtốtquárồicòngì.

ĐangnóichuyệnthìBìnhAnvàođưatấmthiếprồithưa:

-HạlãogiasaiHạThọtớithỉnhgiagiangàymaitớichơi.

TâyMônKhánhcầmthiếpcoiquarồibảo:

-Đượcrồi.

BìnhAnluira.

BáTướcnói:

-Tôicònchuyệnnàymuốnnóichođạicabiết,đạicacóbiếttạisaoLýQuếThưkhôngtớiđâykhông?Cóbiếtnólàmgìkhông?

TâyMônKhánhnói:

-Suốt từ thánggiêng tớigiờkhông thấyQuếThư tớiđây, tôicũngchánghiểutạisao.

BáTướcnói:

-Thếthìđạicakhôngbiếtthậtrồi.VươngTamởtrongphủVươngChiêuTuyênnguyênlàcháurểcủaLụcHoàngTháiúyởĐôngKinh.HồithánggiêngcólênĐôngKinhchúctết,đượcTháiúythưởngchomộtngànlạngbạcđểhaivợchồngăntết.VềđâyVươngTamđượcTôncavàChúccadẫnđikhắphangcùngngõhẻm,rồitớinhàQuếThưbỏtiềnrabaobọc,giữlàmcủariêng.HômtrướctớingàysinhnhậtcủaTháiúy,VươngTammiệtmàibỏđichơi,vợmớilênĐôngKinhchúc thọrồikể tộichồng.Tháiúygiận lắm,viếtmột tấmthiếpchoChuTháiúy,ChuTháiúymớitưchophủĐôngBình,phủtưvềhuyệnmình,saibắtTôn,Chúchaingười.HômquacảhaicùngbịbắtởnhàQuếThư.QuếThưchạysanghàngxómngủnhờmộtđêm,hômnaynóilàthỉnhđạicatớichechở.

TâyMônKhánhnói:

-Tôitừthánggiêngtớigiờbậnrộnkhôngsaokểxiết,côngchuyệnlokhôngxuể,vậymàcònngườinàyngườinọlàmphiền.

BáTướcđứngdậy:

-Thìtôibiếtsaonóivậymàthôi,bâygiờtôivề,chắclàQuếThưsắpmòtớiđây.Đạicaquyếtđịnhrasaonhớsaigianhânchotôibiết.

TâyMônKhánhdặn:

-Nhị cacũngđừnghứa trướcgì vớihọcả,để tôi xemcóđòi tiềnđượckhôngđã,rồisẽbáochonhịcabiếtsau.

BáTướcđáp:

-Tôihiểurồi.

Nóixongcáotừmàvề.RakhỏicổngTâyMônKhánhđimộtquãngthìBáTướcgặpQuếThưngồikiệuđitới.

TrongkhiđóTâyMônKhánhdặnKínhTế:

-Sửasoạntới tiệmcủaTừTứởngoại thànhđòi tiềnchota.ĐangnóithìCầmĐồngchạytớithưa:

-CóQuếThưtới,Đạinươngthỉnhgiagiavàotrongthưachuyện.

TâyMônKhánhvàophòngNguyệtnươngthìQuếThưănmặcđơnsơ,tóctaikhôngchải,mặtkhôngtrangđiểm,sụplạy,khócmànói:

-Giagiaơi,xincứucon, thậtkhikhônggặptaibayvạgió.ConcóquenbiếtvớiVươngTambaogiờđâu,vậymàTôngiavàChúcgiadẫnngaytới.Thưthưconvắngnhàthìconphảiramờinước,rồitựnhiêncó línhhuyệnxôngvàobắtbớ,VươngTamnhanhchântôngcửasauchạythoát,conthìtrốnsanghàngxóm.TôngiavàChúcgiabịbắt,mẫuthânconthìphảimộtphensợgầnchết.SángnaythìtrênhuyệnchođemtráttớibảolàconbịbắtgiảilênĐôngKinh.Giagiaơi,xinthươngconmàcứuchocon.

ĐoạnquaysangNguyệtnương:

-Xinnươngnươngnóigiùmconmộtlời.

TâyMônKhánhcười:

-Thìcứđứngdậyđiđã,việcgìmàcuốngcảlênvậy?Trongtờtrátđócòncótênnhữngainữa?

QuếThưđáp:

-CòncótênTềHươngNhinữa,TềHươngNhibịbuộctộilàlấytiềnđemđếnchocon,conthềrằngcónhìnthấytiềnbạcgìthìtrờilàmnổconngươilòitròngmắtconđi.

Nguyệtnươngnóivớichồng:

-Thôi,chàngcũngnênnóigiùmnómộtcâu.

TâyMônKhánhhỏi:

-HiệnTềHươngNhiđãbịbắtchưa?

QuếThưđáp:

-TềHươngNhihiệnđangtrốntạinhàVươngHoàngthân.

TâyMônKhánhbảo:

-Nếuvậythìngươicũngnêntạmởđâyvàingàyđểtanóivớitrênhuyệncho.

ĐoạnquaylạibảoThưĐồng:

-NgươiviếtmộttấmthiếprồiđemtớithưavớiLýTrihuyệnrằngQuếThưhiệnđangởđây,xinTrihuyệnmiễncho.

ThưĐồngvânglời,trởlênthưphòngviếtthiếprồimặcáođộimũđingay.LátsautrởvềđemtheothiếpcủaTrihuyện,rồithưa:

-Lýlãogiadặntôivềthưarằng,chuyệngìkhácthìxinnghelờigiagia,nhưngchuyệnnàylàdovănthưtừĐôngKinhsứcvềnênkhôngthểbất tuân thượng lệnh.Nhưngvì nểgiagianênTri huyệnbằnglònggiahạnchoQuếThưvàingày,monggiagiahiểugiùm,cònxingìchoQuếThưthìcứxinthẳngvớithượngtyởĐôngKinh.

TâyMônKhánhnghexongtrầmngâmmộtlúcrồinói:

-LaiBảohiệnbậnviệc,sắpphảiđiDươngChâu,làmgìcóngườisaiđiĐôngKinh.

Nguyệtnươngnói:

-HaylàcứđểHànQuảnlývàThôiBảnđiDươngChâutrướcđi,đểLaiBảolênĐôngKinhloviệcnày,rồivềsẽđiDươngChâusaucũng

đượcchứgì.TộinghiệpchoQuếThưmà,nósợquá.

QuếThưnghevậythìsụpxuốnglạyvợchồngTâyMônKhánhnhưtếsao.TâyMônKhánhsaigọiLaiBảovàdặn:

NgàykiacứđểHànQuản lývàThôiBảnđiDươngChâu trướcđi,cònngươithìngàymaichịukhólênĐôngKinhloviệcgiùmchoQuếThư,tìmĐịchgiamànhờ.QuếThưsụplạyLaiBảo.LaiBảohoảnglên,tránhxamàváirồinói:

-Xinđừnglàmvậy,giagiasailàtôiđimà.

TâyMônKhánhsaiThưĐồngviếtthiếpchoĐịchQuảngia,cảmơnvềviệcđãnhắcnhởvớiTốngNgựsử,báotinviệctiếpđãihaingựsửTốngThái,rồinhờviệcQuếThư.LạibảoNguyệtnươnggóihaichục lạngbạc làm lễvật.Rồigiaocả thưvàbạcchoLaiBảo.QuếThưlúcđómớiyêntâm,vộilấyranămlạngbạcđưachoLaiBảolàmlộphírồinói:

-Vềđây rồimẫu thân tôi đềnđáp xứngđáng.XinBảo cagắng logiùmcho.

Tây Môn Khánh không chịu, bắt trả lại bạc cho Quế Thư rồi bảoNguyệtnươngđưanămlạngbạckhácchoLaiBảo.QuếThưnói:

-Conđãnhờgiagiavànươngnươnggiúp,lẽnàoconlạiđểgiagiavànươngnươngtốnkémthêm.

TâyMônKhánhcười:

-Chừngnàotakhôngcónămlạngbạcnày thì lúcđómớicần tiềncủangươi.

QuếThưđànhphảicấtbạcđirồiváiLaiBảomànói:

-XinBảocangàymaiđisớmgiùm,tôisợtrễmất.

LaiBảonói:

-Canhnămngàymaitôilênđườngrồi,cứyêntâm.

NóixongnhậnthưtừtiềnbạcrồitớinhàHànĐạoQuốcởđườngSưTử.VươngthịđangkhâuvàthấyLaiBảotớiliềnhỏi:

-Bảocađiđâuvậy?Cóchuyệngìkhông?Nhàtôichạyrangoàimộtchútcũngsắpvềbâygiờ,xinmờivàongồichơi.

ĐoạnquaylạibảoCầmNhi:

-NgươichạytớinhàthợmayhọTừmờigiagiavề,nóilàcóLaiđạigiachờởnhà.

LaiBảonói:

-Cũngchẳngcóchuyệngìquantrọng,tôitớiđâyđểnóilàtôikhôngđi cùngHànđại cađược, vì ngàymai tôi phải lênĐôngKinhchạyviệcchocôảQuếThư.Côảđangkhóc lóc lạyvanvớigiagia rồikhẩnkhoảnnhờtôiđigiùm,HànđạicavàThôiBảncứđitrước,tôivềsẽtớiDươngChâusau.

Đangnóichuyện thìĐạoQuốcvề.Haingườichàohỏi,LaiBảokểchuyệnphảilênĐôngKinhrồinói:

-HômnàotôivềsẽtớiDươngChâutìmđạica.

ĐạoQuốchỏi:

-CótìmthìcứtớikháchsạncủaVươngBáNhuởbờsông,giagianóilàlúctrướccóquenbiếtvớithânphụcủaBáNhu,nêndặnchúngtôitớicưngụtạiđó.Nơiđóphòngrộng,kháchthươngtrúngụcũngnhiều,mìnhkhỏilovềđồđạchànghóathấtlạc.

LaiBảolạiquaylạiVươngthị:

-Ngàymaitôi lênĐôngKinh,tẩutẩukhônggửigìchothưthưnhàhaysao?

Vươngthịnói:

-Cũngchẳngcógì,chỉcóchanóđánhchonómấycáitrâmbạcvà

tôilàmchonómấyđôihài,đểnhờBảocađemlêngiùm.

Nóixonggói trâmvàhài lạicẩn thận, traochoLaiBảorồisaiCẩmNhidọnrượu.LaiBảovộinói:

-Thôixintẩutẩukhỏiphítâm,đểtôivềnhàsửasoạnhànhlýchứ,canhnămngàymailàtôiđirồi.

Vươngthịcười:

-Làmgìmàgấpvậy,đi xa thìphảiđểanhembạn tiễnhànhchứ.Bảocacứngồilạiuốngchungrượuđã.

Đoạnbảochồng:

- Kìa, chàng khôngmời Bảo ca uống rượu sao ?Cứ đờ đẫn nhưngườivôsựấythôi.

CẩmNhiđemrượuvàthứcănra.ĐạoQuốcrótrượumờiLaiBảo,Vươngthịcũngngồibêntiếpđãi.BangườiănuốngchuyệntròmộtlúcthìLaiBảonói:

-Thôi,chotôivề,muộnrồicòngì.

ĐạoQuốchỏi:

-Côngviệcsắpxếpđãxongchưa?

LaiBảođáp:

-SổsáchcácthứởtiệmđãgiaohếtchoBônTứrồi,tốinayđạicakhỏiphảingủởngoàitiệmnữa,nghỉởnhàmộtđêmđirồingàykialênđườngđiDươngChâu.

ĐạoQuốcnói:

-NgàymaitôicũngcòngiaocôngviệcthêmchoBônTứnữa.

VươngthịrótmộtchungrượulớnđưachoLaiBảo:

-XinBảocacạnnốtchungnày,chúngtôikhôngdámlưugiữnữa.

LaiBảonói:

-Tẩutẩubắtuốngthêmthìxinchotôirượunóng.

VươngthịvộisaiCẩmNhiđổirượuhâmnóng,rồihai taynâng lênđưachoLaiBảo:

-HômnaychẳngcómóngìngonđãiBảoca.

LaiBảonói:

-Tẩutẩuchoănthếnàylàđủlắmrồi.

NóixonguốngcạnchungrượurồicáotừVươngthịđưagóiquàchoLaiBảomànói:

-XinBảoca làmơnđem lênchocháu, rồi xemnócóvui vẻkhỏemạnhkhôngđểvềnóilạichochúngtôiđượcyêntâm.

NóixongcùngchồngtiễnLaiBảoracổng.

LaiBảovềnhàsửasoạnhành ly rồi hômsau lênđường.HômđóNgôĐạicữutớibảoTâyMônKhánh:

-CóvănthưtừphủĐôngBìnhđưaxuống,nói lànhàtôiphải lo tusửa gấpmấy cái kho lớn hạn trong sáu tháng phải làm xong, nếuđúnghạnthìđượcthăngmộtcấp,màtrễhạnthìgiaochoTuầnánNgựsửđịnh tội.Nhưngvăn thư tớimà tiềnbạcchưa tới.Tôiphảinhờđếndượngđây,xincho tôivay ítbạcđểgọi thợ làmkho,naymaicôngkhốxuấtbạcthìtôixinhoànlạingay.

TâyMônKhánhnói:

-Đạicữucầnbaonhiêu,xincứnói.

NgôĐạicữuđáp:

- Cũng chẳng bao nhiêu, nếu dượng có lòng thì chỉ xinmượn hai

chụclạng.

TâyMôn Khánhmời NgôĐại cưu vào thượng phòng, bảoNguyệtnươnglấyhaichụclạngđưachoNgôĐạicữu.Nhântrongphòngcókhách đàn bà nên Nguyệt nương bảo chồngmời anhmình ra đạisảnhuốngrượu.

LátsauhaingườiđanguốngrượuởđạisảnhthìKínhTếbướctớiváichàorồithưa:

-TừTứởngoạithànhxinkhấtgiagiavàihômnữa.

TâyMônKhánhgắt:

-Vậyđâuđược,tađangcầntiền,ngươitớibảonócótrảhaykhông,mắngnómộttrậnchota.

KínhTếvânglờiluira.Haingườilạitiếptụcuốngrượu.

TrongkhiđótạiphòngNguyệtnươngcũngbắtđầunhậptiệc,cócảNgôĐạicữumẫuDươngcônương,vàQuếThưcùngđámtiểuthiếpvàĐại Thư.Cạnh tiệc cóÚcĐại Thư đàn hát.Hát xongmột bản,NgọcLâurótrượumờiÚcĐạiThư:

-Đànhátcũngphảicórượumớihaychứ.

KimLiêncũnggắpmộtmiếngthịtđưavàomũiÚcĐạiThưmàđùagiỡn.QuếThưgọiNgọcTiêu:

-ĐemgiùmchịcáiđàntỳbàcủaÚcĐạiThưtớiđâychochịhátmộtbài,đểĐạinươngvàcácvịđâynghe.

Nguyệtnươngbảo:

-ThôiQuếThưà,tronglòngcònlobuồnthìđừnghátlàmgì.

QuếThưthưa:

-Dạkhôngsao,giagiavànươngnươngđãlochoconthìconkhôngcònbuồnsợgìnữa.

NgọcLâucườibảo:

-QuếThư thậtvô tư,hồinãy tớiđâykhóc lóc,mặtkhông lau,đầukhôngchải,tràcũngkhônguống,vậymàbâygiờlạinhưthườngrồi.

QuếThưmỉmcườiđànhát tựnhiên.Đanghát thì thấyCầmĐồngdọndẹplytách.Nguyệtnươnghỏi:

-Đạicữuvềrồià?

NgôĐạicữumẫubảo:

-Thếthìcóthểdượngấysắpvàođây,mìnhlodọndẹpđi.

CầmĐồngvộinói:

-GiagiatớiphòngNgũnươngrồi.

KimLiênnghevậythìnônnaotronglòng,muốnvềphòngnhưngsợbấttiệnnêncứnhấpnhổmkhôngyên.Nguyệtnươngbiếtýbảo:

-Muộimuộinênvềphòngsănsócchogiagia.

KimLiênđứngngaydậycáotừmọingườirồitấttảbướcra.

Vào tới phòng, thấyTâyMônKhánh tay cầmquạt phephẩy, đangđùavớiconmèoquý,KimLiênbướclạigiằnglấycáiquạtdùnggiáoquạtđậpchoconmèomấycái nên thân, conmèocongđuôi chạymất.

TâyMônKhánhbảo:

-Đangtiệctùngvuivẻtrongđó,vềphònglàmgìvậy?

KimLiênđáp:

-Vui thìkểcũngvui,ÚcĐạiThưđànhátrồicảQuếThưcũngđànhát, Quế Thư lại chuốc rượu cho tôi. Nhưng lát sau thì thấy CầmĐồngvàobảolàNgôĐạicữuvềrồimàgiagiathìtớiđây,Đạinương

bảotôivềphòngsănsócgiagia.

TâyMônKhánhbảo:

-QuếThưđangcóchuyệnlobuồn,lòngdạnàomàđànhát?

KimLiênnói:

-Đãcógiagialochorồicòngìphảilobuồnnữa.

ĐoạngọiXuânMai:

-Đemtràlênđây.

XuânMaiđemtràlên,KimLiênrótuốngrồilạidặn:

-Ngươiđunnướcphathêmmộtbìnhtrànữachota,khônghiểusaohômnaytakhátnướcthếnày,chắclàtạiuốngnhiềurượuquá.

TâyMônKhánhhỏi:

-Hômnọđằngnhamôncóđemlạibiếuíttràquý,CầmĐồngnóđãđemtớiđâychưa?

KimLiênđáp:

-Nócóđemtớirồi,nhưngkhôngbiếttôiđểđâuquênmất.

ĐoạnbảoXuânMai:

-Ngươitìmtràđó,phachotamộtbình.

XuânMaivàotrongtìmtràrồiphamộtbìnhđemra.KimLiênnóivớiTâyMônKhánh:

-Tôinghengười tanói thứ trànàyphải làsảnxuất tạiHuệTuyềnthuộcTôChâuvàVũDithuộcPhúcChâuthìmớilàtràngon,còncácnơikhácthìdởlắm.

TâyMônKhánhnói:

-Thứtrànàytuykhôngphải làtràVũDi,HuệTuyềnnhưngvịđậmhươngthanhkhôngkém,uốngđượclắmđấychứ.

KimLiênróttràrauống,uốngvàichungthấytinhthầnsảngkhoáiđôiphần,bènbảo:

-Trànàycũngngon.

Látsaulạinói:

-Khôngbiếtgiờnàytiệctrongnhàđãtanchưa,nếuchưatan,tôivàođóngheÚcĐạiThưhátvàikhúcchođỡbuồn.

TâyMônKhánhbảo:

-Hồitrướctôivàmấyanhemlàmlễkếtnghĩa,trongtiệccómấycanữhátrấthay,bâygiờtôicònnhớđượcvàibàica,tôihátchonàngnghe,nàngchịukhông?

KimLiêncười:

-Saolạichịuvớikhôngchịu?Tôiphảiđatạchàngmớiđúng.

TâyMônKhánhcấttiếnghát:

Đêmvắngquạkêu.

Trăngmờsoidángliễutiêuđiều.

Dấuhàixinhcònđậmnétđườngrêu.

Đènkhuyadánggầyinbóng.

Đợichờdàilâu.

Tuổixuânquachóng.

Mùaxuânquarồi.

Bằnbặttrôngtin,nhưngnhạnkiavắngbóng.

Lạihátluônbàikhác:

Trănggiãisongsa.

Tâmsựmườinămgửitiếngtỳbà.

Ômmộtmốitươngtưthầmkín.

Ngườiởchântrời.

Chờhếtmùaxuânkhôngthấyđến.

Tìnhnàygửicánhuyênương.

Lòngcôđơnbuốtgiá.

Chợtthấvtớichốnxưa.

Nắmtaynhauđichơikhắpđềnđàiđìnhtạ.

Sựctỉnhdậy,bênsongmớibiếtnằmmơ.

Tiếnghátngừng,KimLiênkhenrốirít:

-Háthayquá.

TâyMônKhánhhỏi:

-MấykhúchátđótrướcđâyỨng,Tạhaingườithíchhátlắm,nàngthấythếnào?

KimLiênđáp:

-Điệuhátvàlờihaylắm,nhưngtôikhônghiểuhếtýtứ.

Haingườitiếptụctròchuyện.ĐêmđóTâyMônKhánhnghỉtạiphòngKimLiên.

Sángsớmhômsau.mớigàgáyTâyMônKhánhđã thứcdậy, rửamặtchảiđầurồilênđạisảnh.TạiđâyĐạoQuốcvàThôiBảnđãchờsẵn.TâyMônKhánhtraochohaibứcthưmàdặn:

-BứcthứnhấtnàythìđưachoVươngBáNhu,cònbứcthưnhìthìtìmMiêuThanhmàđưa,hỏithămxemthếnàorồigửithưvềchotabiết.Tiềnbạcthìnếukhôngđủ,tasẽsaiLaiBảođemthêmsau.

ThôiBảnnhắc:

-GiagiakhôngcóthưchoTháiNgựsửsao?

TâyMônKhánhđáp:

-ThưchoTháiNgựsử,tachưaviết,đểLaiBảosẽđemđisau.

Haingườilạychàorồilênđường.TâyMônKhánhcũngsửasoạnmũáocânđairồiraviệnlàmviệc.

Lát saucómộtngười cưỡingựa tới,mồhôiướtáo,dừngngựaởcổng,hỏiBìnhAn:

-ĐâycóphảitưthấtcủaTâyMônĐềhìnhkhông?

BìnhAnhỏilại:

-Anhởđâutới?

Ngườinàyxuốngngựađáp:

-Anlãogiasaitôiđemlễtới.GiagiatôihiệncùngHoànglãogiacaiquảnxưởnggạchđanguốngrượutạinhàHồlãogiatrênphủĐôngBình,nênsaitôitớitrướchỏixemThiênhộcónhàkhôngđểtớibáikiến.

BìnhAnlạihỏi:

-Cóthiếpgìkhông?

Ngườinàythòtayvàobụnglấyramộttấmthiếpghicáclễvậtvàtrao

lễ vật cho Bình An. Bình An đem tất cả trình với Nguyệt nương.Nguyệtnươngsaigóinămtiềnđemrathưởngchongườiđemlễvật.

GầntrưaTâyMônKhánhvề,Nguyệtnươngnóilại.TâyMônKhánhsaichuẩnbịngaytiệcrượu.

TớitrưathìAn,Hoànghaingườingồikiệu,tiềnhôhậuủng,quânlínhdẹpđườngmàtới.Kiệungừngtạicổng,gianhânđemdanhthiếprồibướclênđạisảnh,phânngôichủkháchhànhuyên.

Chủkháchanvị,HoàngChủsựnói:

-Lâunaynghedanhquannhân,bâygiờmớiđượctớibáikiếnthậtlàquátrễ.

TâyMônKhánhchắptaynói:

-Đạiquandạyquá lời,đạiquanquang lâmtớihànxá làhânhạnhchochúngtôilắm,dámhỏitônhiệulàchi?

AnChủsựđỡlời:

-HoàngniênhuynhđâyhiệulàTháiVũ.

HoàngChủsựnói:

-Cũngxinhỏihiệutônquannhân.

TâyMônKhánhđáp:

-TiệnhiệucủatiểunhânlàTứTuyền.

HoàngChủsựnói:

-HômtrướctôiphảigặpTháiniênhuynh,nóilàcùngvớiTốngniênhuynhtớiđâyquấyquảquannhân.

TâyMônKhánhnói:

-CũngnhờĐịchđạinhânởkinhchobiếttrướcnênchúngtôimớicó

dịpnghênhtiếpnhịvịngựsửTháiTống.Dámhỏichừngnàonhịvịđạiquanlênđườngtớiquýphủ?

AnChủsựđáp:

-Nămngoái,saukhitừbiệtquannhânthìtôivềnhàthămsongthântới tháng giêng năm naymới tới kinh, được bổ làm chủ sự tại bộCông,bâygiờ thìchúng tôiđượccử tớiKinhChâu,nhânđingangđây,phảighéthămquannhânchừngmaimốtthìtiếptụchànhtrình.

TâyMônKhánhlạihếtlờicảmtạ.Quavàituầntrà,TâyMônKhánhmờikháchnhậptiệc.HoàngChủsựlàmbộđứngdậyxinvề.AnChủsựcũngphụhọa:

-Nóithậtvớiquannhân,tôivàHoàngniênhuynhđâybâygiờphảivềdựtiệcđằngnhàHồTriphủởĐôngBình.Chúngtôitớiđâylàđểbáikiếnquannhânmàthôi,còntiệctùngthìxinđểchokhikhác.

TâyMônKhánhnói:

-Đường tớinhàHồ lãogiacũngxa,chỉxinnhịvịđạiquannán lạiuốngchénrượunhạt,đểtiểunhânđượcđượckhoanđãicácvịtùytòngmàthôi.

Nóixongmờihaingườivàotiệc,đồngthờisaigianhândọntiệcbênngoàikhoảnđãiđámtùytòng.

Trênđạisảnh,tiệcgồmđủloạisơnhàohảivị.TâyMônKhánhthânrótrượuquýrachénvàngmàmờikhách.

Tiệctàn,kháchđứngdậycáotừ.AnChủsựnói:

-NgàymaihaichúngtôicólàmtiệcnhỏtạitrạicủaLưuTháigiám,xinkínhmờiquannhânhạcố tớidùngchén rượunhạt,chẳnghayquannhâncóvuilòngtớichăng?

TâyMônKhánhnghiêngmìnhđáp:

-Nhịvịđạiquanđãbanơn, tiểunhânđâudámtrái lệnh.Nóixongtiễnkháchratậncổng,haingườilênkiệumàđi.

TâyMônKhánhvàonhàđượcmộtlátthìcógianhâncủaHạĐềhìnhtớimời. TâyMôn Khánh vào trong thay áo rồi dặn lấy ngựa, đemtheoĐạiAnvàCầmĐồngcùngvàitênquânhầutớinhàHạĐềhình.

Tớinơi,chủkháchthilễ,anvịtạiđạisảnh.TâyMônKhánhnói:

-VừarồicóhaivịChủsựAn,HoàngtạiCôngbộghéthămnênphảitiếpđãi,nếukhông,tôiđãtớisớmrồi,khỏiđợiquananhchogọi.

HạĐềhìnhmờiTâyMônKhánhuốngtrà,sauđómờivàotiệc,trongtiệccócảmộtvịtútài.TâyMônKhánhhỏi:

-Dámxinchobiếttônhiệu.

Vịtútàiđáp:

-TiểunhântênNghêBằng,tựlàThờiViễn,hiệulàQuếNham,đượcĐềhìnhđâythương,gọivềloviệchànhcửnghiệpchohiềnlangđây,tiểunhânlòngriêngvẫnlấylàmthẹnlắm.

Bangườitiếptụcănuốngtròchuyện.Cạnhtiệccóhaicacôngđànhát.

Hômđó,KimLiênngủtớigầntrưamớidậy,vìdâytrễnênhổthẹnkhôngdámvàothượngphòng,lúcNguyệtnươngchongườiramờiăncơm.KimLiêncũngkhôngăn,lấycớlàtrongngườikhôngkhỏe.

TớixếchiềumớiănmặcchảichuốtvàochàoNguyệtnương.

NhânlúcTâyMônKhánhvắngnhà,NguyệtnươngmuốnngheTiếtđạocôgiảngPhậtphápvàgiảngkinhKimCương,bènchobàytiệctràvàhoaquảrồigọimọingườitớinghe.TiếtđạocôvàVươngđạocôngồichínhgiữa,haiđồđệlàDiệuPhượngvàDiệuThúđứnghầuđằng sau, xung quanh là đủmặt đám đàn bà con gái, vợ con thêthiếpcủaTâyMônKhánh,lạicócảDươngcônươngvàNgôĐạicữumẫu.

HaisưbàniệmPhậtmộthồirồiTiếtsưbàgiảngrằng:

-Ánhsánghuyhoàngthìdễtắt,chỉcóđấtđáthìkhôngbịhaomòn.Việcđờithayđổicũngnhưhoađãrụngthìkhôngtrởlạicànhđược,mànướcđãchảythìkhôngtrởvềnguồnđược.Lầusongáctíamàmệnhtậnthìcũnglàkhông,quantướccựccaomàlộctuyệtthìcũngnhưgiấcmộng.Hoàngkimbạchngọcchỉlàmốihoạ,màvảilụagấmvócchỉlàbậnbịuconngười.Hầunongáiđẹpđầynhà,ngựaquýgianhâncảđámcũngchỉlàthứphùdu.Naymaibằnbặttrêngối,hồnvềcõihoàngtuyềnthìcôngdanhphúquýchỉcònlàcáidanhgiảđểlạitrênđời.Khithânđãvùisâudướibatấcđấtthìcủacảiruộngnươngbịconcáitranhgiành.Cáikhổởđờilàvậy.

Mọingườiimlặngngồinghe,cóvẻkínhphụclắm.Sauđóhaisưbàlại thay nhau kể các chuyện về Thích Ca, về Quan Âm. Đang kểchuyệnhàohứngthìthấyBìnhAntừngoàichạyvàothưa:

-CógianhâncủaTuầnánNgựsửTốnglãogiađemlễvậttới.

Nguyệtnươnghoảnglên:

-GiagiađanguốngrượutạinhàHạĐềhìnhrồi,bâygiờlàmsao?

BìnhAncũngđanglúngtúngthìĐạiAntừngoàivàobảo:

- Tôi vừa về tời, biết chuyện rồi, không sao, để tôi đem thiếp củaTốngNgựsửtớitrìnhgiagia,cònbâygiờthìbảocậuKínhTếmờingườicủaTốngNgựsửvàomờingườitachénrượu.

NóixongcầmthiếpphingựatớinhàHạĐềhìnhđưachochủnhàmànói:

-TốngNgụsửsaingườiđemlễvậttới.

TâyMônKhánhxem thiếp, thấyghi tênTốngKiềuNiênvàkêkhaicáclễvậtgồmsáchvởgiấybútvàrượuthịt,rồidặn:

-VềbảoThưĐồngviếtthiếpcámơn,rồilấyvảilụavàtiềnbạcchonhữngngườiđemlễvật.

Đại An về nhà tìm ThưĐồng không thấy. Kính Tế cũng không cónhà,vộinhờPhóQuản lý tiếpđãi cácgianhâncủaTốngNgựsử,

viếtthiếpcámơn,rồichạyrahỏiBìnhAn:

-CậuKínhTếvàthằngThưĐồngđâu?

BìnhAnđáp:

-HồinãycậuKínhTếởnhà thì thấy thằngThưĐồngcũngởnhà,bâygiờcậuKínhTếrangoạithànhđòitiềnthìchẳngthấynóđâucả.

ĐạiAnbảo:

-Thằngkhốnkiếpgiỏithật,dámbỏthưphòngmàđichơi,đểtộinóđó.

ĐangnóithìthấyKínhTếvàThưĐồngđủngđỉnhcưỡilừatừcổngvào,ĐaiAnmắngThưĐồngngay:

-Thằngnôtàikhốnkiếpdámbỏthưphòngđichơi,đểtamáchgiagiachomàyxem.

ThưĐồngvênhváo:

-Taođâusợmày,taotháchmàyđấy,màykhôngdámmáchthìmàylàmcontao.

ĐạiAnnổigiận:

-Thằngchóđẻdámhỗnvớichamàysao?

NóixonglôicổThưĐồngxuống,nhổmộtbãinướcmiếngvàogiữamặtThưĐồngmàbảo:

-Đểtaođiđóngiagiavềrồixửtộimàysau.

Nóixonglênngựaphóngracổng.

Trongkhiđó, tại phòngNguyệtnương,hai sưbàvẫn lải nhải tụngkinhđọckệ.KimLiênchánngấy,muốnbỏđi lạisợkhôngtiện,bènkhềuNgọcLâu,NgọcLâu im lặng.KimLiên lại khềuBìnhNhi, lầnnàythìNguyệtnươngtrôngthấy,biếtýbènbảo:

- Ngũ muội muội gọi Lục muội muội kìa, hai người ra ngoài nóichuyệnmộtchútchokhuâykhỏađi.

Haingườihơingượngngùngkéonhaurangoài.KimLiênbảo:

-Đạinươngthậtchẳnghiểunghĩsao,nhàkhôngcóđámma,khôngcóngườibệnhmàtựnhiênđirướchaibàsưvềtụngkinhđọckệrầmrĩcảlên.

Nói xong kéo nhau lên đại sảnh thấy thư phòng cạnh đại sảnh cóthắpđèn,bêntrongvợchồngKínhTếđangtotiếng.KimLiênđứngngoàigõvàocủasổmàbảo:

-Khôngvàotrongnghetụngkinhđọckệmàởngoàinàyđấukhẩuvớinhauhaysao?

KínhTếquayrathấyhaingườithìnói:

-Tưởngai,téranhịvịnươngnươngxinmờinhịvịvàotrongnày.

Haingườichậmrãibướcvào.KimLiênhỏi:

-Haingườiđangnóichuyệngìmàồnàolênvậy?

KínhTếđáp:

-Nhịvịtínhcoi,hômnaygiagiasaitôirangoạithànhđòitiền,vợtôiđưachotôibatiền,dặnmuakhăntay.Lúcsờtớitiềnthìkhôngthấy,dođótôikhôngmuađược.Khônghiểutiềnrơiđâumất,vậymàbâygiờnócứbảolàtôiđemtiềnchogái,rồimắngchửitôiđủđiều.Tôiđã thề độcmànó cũng chẳng chịu tin.Ngờđâu a hoàn quét nhà,thấytiềnrớtmớilượmđưachonó,nókhôngchịudưatiềnchotôimàlại bắt ngàymai tôi phải mua khăn tay cho nó nữa. Nhị vị nươngnươngxemthếcóchịuđượckhôngcơchứ.

ĐạiThưxỉaxói:

-Thôiđi tênkhốn,khôngtằngtịuvớiconnàosaolạiđemcảthằngThưĐồngđitheolàmgì?Haicậucháuchắclàâmmưuchuyệngìđó

chứkhôngđâu.

KimLiênhỏi:

-Màtìmthấytiềnrồichứgì?

ĐạiThưđáp:

-Hồinãyahoànquétnhàlượmđược,đưachotôirồi.KimLiênbảo:

-Thếthìviệcgìphảicãinhaunữa.

ĐoạnquaysangKínhTế:

-Đểtôicũnggửiíttiềnnhờcậumuachoítkhăntay.BìnhNhicũngbảo;-Ởngoạithànhnếucónhiềukhănđẹp,cũngmuagiùmtôimấycái.

KínhTếnói:

-Ởngoạithànhcóchỗchuyênbánđủcácloạikhăntayquý,đủmàuvàthêuđủkiểuhoarấtđẹpNhịvị thíchmàugì, thêuhoagìxinnóitrướcđểngàymaitôimuavềchođúngý.

BìnhNhibảo:

-Tôithíchloạikhănmàuvàngcóthêuhìnhchimphượngmàuthúy.

KínhTếnói:

-Màuvàngvớimàuthúysợkhôngnổi.

BìnhNhibảo:

-Khôngnổinhưngtôithích,vớilạixemcóthửmàunướcbiểnthêukimtuyếnthìcũngmuachotôimấycái.

KínhTếgậtđầucườirồihỏiKimLiên:

-CònNgũnươngthìthíchmàugì,hoagì?

KimLiênđáp:

-Tôikhôngcótiềnnênchỉnhờmuamấycáibằnglụamàubạchngọccóthêukimtuyếnmàthôi.

KínhTếnói:

-Ngũnươngchưagiàgìsaolạidùngkhănmàutrắng.KimLiênbảo:

-Tôithíchthìkệtôi,vớilạixemcóthứkhănmàutíabồđàobằnglụaTứXuyêncóthêuchữsonghỷthìmuathêmchotôi.

BìnhNhilấyraítbạc,đưachoKínhTếmàbảo:

-TôigửitiềnluônchoNgũnươngđó.

KimLiênlắcđầu:

-Thôi,củatôiđểtôitrả.

BìnhNhibảo:

-Cóđánglàbao,tiệnđâyđưachocậuấyluôn,thưthưkhỏiphảimấtcôngvềphònglấytiền.

KínhTếnhậnbạcnói:

-ChỗnàymuacảchoNgũnươngcũngvẫncònthừa.

Đoạnnhấctaymànói:

-ChỗnàycũngphảitớimộtlạngchíntiềnchứkhôngítđâuBìnhNhibảo:

-Nếucònthừathìmuadùmđạicônươngđâyluôn.

ĐạiThưvộiđứngdậycámơn.KimLiênbảo:

-Lụcnươngđãbỏtiềnramuakhănchođạicônươngthìsốbạcba

tiềnhồinãynênbỏramuavịtquayvàrượu,ngàymaigiagiavắngnhà,đãiLụcnươngvàtôi,đượckhông?

KínhTếbảovợ:

-Ngũnươngđãnóivậythìnàngphảibỏtiềnralàmtiệcnghekhông.ĐạiThưlấyrabatiềntraochoKimLiên:

-NhờNgũnươngđứngralocho.

KimLiênlạiđưachoBìnhNhi:

-ĐểLụcnươnglođượcrồi.

Bốn người đang nói chuyện thì có gia nhân vào báo là Tây MônKhánhvề.BìnhNhi,KimLiênvàĐạiThưvộiaivềphòngnấy.KínhTếvộibướcranghênhđónchavợrồithưa:

-TừTứnóingàykiasẽxintrảtrướchaitrămnămchụclạng,cònbaonhiêuthìxinchotớisangthángsẽtrảnốt.TâyMônKhánhcằnnhằnmấycâurồivàothượngphòngthayquầnáo,sauđótớiphòngKimLiên...

Hồi53

CUỘCGẶPGỠCHỚPNHOÁNG

TâyMônKhánhbướcvào,KimLiênnghênhđónrồinói:

-Cảđêmquakhôngngủđược,sángnaychànglạiphảiđisớm,đánglẽnênvềnghỉsớmmớiphải,nàongờgiờnàymớivề.

Lúcđócũngkhoảngcanhba,KimLiên thấyTâyMônKhánhcóvẻsay,bèngiúpthayquầnáo,sửasoạngiườnggốirồibảoXuânMaiđemtràra.TâyMônKhánhuốngxongchungtràrồi leo lêngiườngngủnhưchết,gọithếnàocũngkhôngthèmthứcdậy.KimLiênchánchường nghĩ rằng giờ này chắc hai sư bà còn ở phòng Nguyệtnương,liềnlênđó.

ThấyKimLiênbướcvào,Nguyệtnươnghỏi:

-Giagiaởdướiđó,saolạilênđây?

KimLiênđáp:

-GiagiauốngrượusaymèmtạinhàHạĐềhình,rồivềngủsaynhưchết,tôingồimộtmìnhbuồnnênlênđâynóichuyện.

Đoạnquaysanghỏihaisừbà:

-Ngườiđờithườngnóilàcóthiênđường,vàđịangục,khônghiểucóthậtchăng?

Tiếtsưbàđáp:

-Thậtchứsaolạikhông.Trênđờicótamthậptamthiên,ởtrêncùnglàĐạiLaThiên,ởđócónúiThấtBảo,trênnúiThấtBảocócungThấtBảo, cungThấtBảo có lâu đài ThấtBảo. Lại có ba giới là thượngtrunghạ.ThượnggiớidoPhậttổThíchCaMâuNicaitrị,trunggiớidoQuanâmĐạisĩVănthùDiLặccaitrị,hạgiớidoUminhGiáochủĐạigiácThiềnsưcaitrị.LạicóTamthiênThếgiới,gọilàTiểuthiênThếgiới,TrungthiênThếgiớivàĐạithiênThếgiới,trongTamthiên

ThếgiớicóhàngứcvạnngọnTuDiSơn.

Ngườinàokhông tin thì tộikhôngđểđâuchohết,còn tin thìđượchưởngphúc.

Nguyệtnươnghỏi:

-Cònđịangụcthìsao?Cóthậthaykhông?

Vươngsưbàtiếplời:

- Địa ngục gồm bát đại địa ngục, nơi nào cũng đầy núi đao rừngkiếm,ởdướithấpnhấtlàAtỳđịangục,rộnghơntámvạnbốnngàndàm,aicótộinặngthìphảixuốngđó,chịubiếtbaohìnhphạtkhủngkhiếp.

KimLiênlạihỏi:

-Hômnọcómộtvịhòa thượng tớiđâynói làcó thuốc tiên trườngsinhbấtlão,cácvịlànữtăng,cóđơnthuốcđókhông?

Tiếtsưbànói:

-Ôihơiđâumàtin,chếthuốcluyệnđanlàhànhđộngcủapháiĐạogia,pháiThíchgiađâulàmnhữngchuyệnđó.PháiĐạogiabảolàcóchín loại thuốc đan tất cả, loại thứ nhất là Hoa đan uống vào bảyngàythìthànhtiên,loạithứnhìlàThầnđan,uốngvàobáchbệnhtiêutan, loại thứbacũnggọi làThầnđanuốngvàotrămngàythì thànhtiên,loạithứtưlàHoànđanuốngvàotrămngàycũngthànhtiên,loạithứnămgọi làNhịđanuốngvàobachụcngày thành tiên, loại thứsáugọilàLuyệnđanuốngmườingàythànhtiên,loạithứbảygọilàNhuđanuống trongnămngày thành tiên, loại thứ támgọi làPhụcđan uống vào nội nhật thành tiên, và loại thứ chín gọi là Hàn đanuốngvàothìtứckhắcthànhtiên.

KimLiênbảo:

-Lạnhỉ,vậymàhômnọgiagiakínhtrọngvịhòathượngđólắm,lạixinđượcthuốctrườngsinhnữa.

Nguyệtnương thấyKimLiêncứnóimãivề thuốc tiên,vừasợmấtlònghaisưbà,vừakhôngmuốnnhắcđếnchuyệnxinthuốccầutựcủamình,bènnóisangchuyệnkhác:

-Ngũmuộimuộià,hômnọmuộimuộinóivới tôi làmuốnmuathứquầntốt,hômnayđãmuachưa?

KimLiênđáp:

-Hômqua tôi thấyLụcnươngmặcmộtcáiquầnbằng lụasamàungọc,cóthêusợihoàngngânrấtđẹp,nóilàmớimua,nhưngkhôngnóilàgiábaonhiêu,giámuađượcthứđóthìtốt.

Nói vài ba câu chuyện nữa thì đã tới canh tư,Kim Liên cáo từ vềphòngnằmngủ.

Hômsau,khiởviệnĐềhìnhvềnhà.TâyMônKhánhnhậnđượcthưcủahaiChủsựAn,HoàngmờiđếndựtiệctạitrangtrạicủaLưuTháigiámvàongàyhaimươibasắp tới.Vừacoi thưxong thì thấymộtngườithợchảitóctớithềmđạisảnhcúilạy.TâyMônKhánhbảo:

-Ngươitớiđúnglúclắm,tacũngđangcầnphảisửalạiđầutócđây.

NóixongvàohiênPhỉThúytronghoaviên,cởiáongoài,xõatócrangồitrênmộtcáighếnhỏ.

Ngườithợchảitócquỳbêncạnhmàchảisửa,đoạnnói:

-Người ta coi tócmàbiết được vậnmạng, khí sắc tóc quannhânvượnglắm,chỉtrongnămnaylàcótinmừngthăngquantiếnchức.

TâyMônKhánhmừnglắm.Chảisửađầutócxong,TâyMônKhánhlạibảongoáytai.Ngườithợnàyvốnrànhnghề,lại làchỗquen,cứđúngngàylàtới.Naynghevậythìlấyđồnghềra.TâyMônKhánhlơmơ khoan khoái. Ngoáy tai xong, người thợ lại còn đấm bóp nữa.TâyMônKhánhhàilònglắm,thưởngchonămtiền,sauđóbảoởlạiuốngrượurồihớttócchocảTốQuan.

Lúcđóđã trưa,TâyMônKhánhquayvào thưphòng,nằm trêncáigiườngĐạilýThạchmàngủ.

Hômđó,Dươngcônươngcáotừ,Nguyệtnươngsaidọnquảbiếuđủthứđồănrồitiễnvề.Haisưbàcũngcáotừ.Nguyệtnươngtặngmỗingườinămtiền,haitiểunimỗingườimộtxấpvải.Lúcravề,Tiếtsưbàcòndặn:

-NhớđúngngàyNhâmTýthìuốngthuốc,chắcchắnlàsauđócótinmừng.

-Thángtámnàysinhnhậttôi,sưphụnhớtới,tôitrôngđó.Tiếtsưbàđáp:

-ThếnàongàyđóchúngtôicũngtớiquấyquảBồTát.

ĐoạncùngVươngsưbàcáotừ.Nguyệtnươngvàđámtiểuthiếptiễnratậncổng.

LátsauQuếThưbồngTốQuanvàovườnchơi,cóNgọcLâu,KimLiên,BìnhNhivàĐạiThưđitheo.BìnhNhibảo:

-ThôiQuếThưđưacanhiđâytôibồngcho.

QuếThưnói:

-Khôngsaođây,Lụcnươngcứđểtôibồng,tôithíchlắm.

NgọcLâubảo:

-Mìnhtớithưphòngcủagiagiatronghoaviênđi.

Mọi người hướng về hiênPhỉ Thúy. Trên đường đi, Kim Liên thấyhoatườngvinởđẹpthìháimấybông,càiđầuchomìnhvàchoQuếThư.Tớinơi,mọingười thấyhiênPhỉThúyđượcchưngdọn lạirấtđẹp,bànghếbìnhphongtoànthứquý,xungquanhhoaláxanhtươinhưcảnhtiên,trongthưphòngởđầuhiên.

TâyMônKhánhđangngủtrêngiườngĐạiLýThạch,cạnhđólàánthưbàyđồvănphòng tứbảo, cạnhán thư làgiásách, trên tườngtreođànvànhữngbứchọa,ngoàikhungcửalàmấyđámbatiêuphơphấtđongđưa.

KimLiênvàmọingườivào thưphòng,ngồi trênghếđểquanhbànnước.TâyMônKhánhchợtthứcgiấc,thấyđôngngườibènhỏi:

-Mọingườitớiđâylàmgìvậy?

KimLiêncười:

-QuếThưmuốntới thămthưphòngnàynênchúngtôidẫntớichocoi.

TâyMônKhánhđưamắtnhìnthấyQuếThưđangbồngTốQuanthìngồidậyđùavớiTốQuanmộthồi.BỗngThưĐồngvàothưa:

-Ứngnhịgiatới.

Đámđànbàcongáivộirútra,kéonhautớiphòngBìnhNhi.QuếThưlậtđậtbồngTốQuanravừabếxuốngthềmthìgặpBáTướctới.BáTướcthấyQuếThưthìchặnlaihỏi:

-Áà,giỏithật,tớiđâytừbaogiờvậy?

QuếThưđáp:

-Này,đừngcóvớvẩn,khôngcóliêncangìtớinhigiacả,hỏilàmgì?

BáTướccười:

-Khôngchohỏithìthôi,nhưngđưacanhiđâytôibồngmộtlát.

Nóixongbướctớigiằng lấyTốQuanmàbồng.QuếThưđánhvàođầuBáTướcmàmắng:

-Đồquỷđừngcólàmchocanhisợ.

TâyMônKhánhbướcrangoàithềmcườibảoBáTước:

-Nàyđừnglàmcháusợ.

ĐoạnquaylạibảoThưĐồng:

-BồngcanhitớiphòngLụcnươngmau.

ThưĐồng bước ra bồng TốQuan. Lúc đó nhũmẫu cũng vừa tới,ThưĐồng trao TốQuan cho nhũmẫu. Bá Tước đứng lại hỏiQuếThư:

-Thếnào,việccủanàngtớiđâurồi?.

QuếThưđáp:

- Nhờ gia gia và nương nương tôi thương nên đã sai Lai Bảo lênĐôngKinhlogiùmrồi.

BáTướcnói:

-Vậythìyêntâmquárồi,khỏilogìnữanhé.

QuếThưkhôngđáp,địnhbướcđi.NhưngBáTướcbảo:

-Nànglênđâyđi,tacònchuyệnmuốnnóivớinàng.

QuếThưđáp:

-Đểtôiđilátnữatôitrởlại.

NóixongtớiphòngBìnhNhi.

BáTướcbước lênhiênPhỉThúyváichàoTâyMônKhánhrồingồixuống.TâyMônKhánhnói:

-HômquatrongkhitôiđanguốngrượutạinhàHạLongKhêthìTốngNgựsửsaingườiđemlễvậttớinhà,trongđócónguyênmộtconlợnsống.Hômnaytôiđãbảonhàbếpđểnguyênconmàquay,bâygiờđểmờiTạcatới,mìnhcùnguốngrượuchungvui.

ĐoạnquaylạibảoCầmĐồng:

-ChạymờingayTạđạigiatớiđâynóilàỨngnhịgiahiệnđãởđâyrồi.

CầmĐồngvânglờiđingay.BáTướchỏiTâyMônKhánh:

-HọTừởngoạithànhđãtrảtiềnchođạicachưa?

TâyMônKhánhđáp:

-Thằngkhốnđóchovaythìdễđòithìkhó,hắnhẹnlàngàymaichỉxin trả trước hai trăm năm chục lạng, còn bao nhiêu xin khất đếnsangtháng.Ngàykianhịcacứbảohaingườiđótớiđây,tôisẽthêmvàochohọmượnvậy.

BáTướcnói:

-Haingườiđóđànghoànglắm,cólẽhọlạiđemlễvậttớikínhbiếuđạicađó.

TâyMônKhánhbảo:

-Nóivớihọlàkhôngphảibàyvẽlàmgì.

Haingườitiếptụcnóichuyện.LátsauTâyMônKhánhhỏi:

-ÀcònvụTôncavàChúccathếnào?

BáTướcđáp:

-SauhômbịbắttạinhàQuếThưthìhaingườibịgiamtạihuyệnmộtđêm, sánghômsaubị giải lênĐôngKinhngay.Tiết trời nóngnựcnhưthếnàymàbịápgiảiđườngtrườngthìchịusaonổi.Thậtlàthânlàmtộiđời.

TâyMônKhánhcười:

-AibảocứtheocáithằnghọVươnglàmgì?Bâygiờnócócứuchođượcđâu,mìnhlàmthìmìnhchịuchứ?

BáTướcnói:

-Đạicadạyrấtđúng.ChúccavàTôncachẳngbiếtgìđâu,thậtthua

xatôivớiTạđạica.

ĐangnóichuyệnthìTạHyĐạitới,chàohỏixongthìngồixuốngmàquạtphànhphạch.TâyMônKhánhhỏi:

-Tạcađiđâuvềmànóngnựcquávậy?

HyĐạiđáp:

- Thôi, đại ca cònhỏi làmgì nữa.Thật khi khônggặp chuyệnbựcmình.Hômquamớisángbanhmắtra,bàmẹcủaTôncađãtớinhàtôi,bù lubù loabảo là tôi làmchoconbàtabịbắt.Bà lạikểtội tôinàolàhaylacàcácxómănchơiđểuốngrượugâychuyện,rồirủrêconbà khiến conbàphaimanghọa.Đại ca bảo thế có tức khôngchứ.Bà tacứ lảinhải cảbuổinhưvậy rồimới chịuvề.Sauđó thìngheđạicachogọi,tôiphảivộitớingay.

BáTướcbảoHyĐại:

-Tôicũngvừanóichuyệnđóvớiđạicaxong.TạcacònnhớtừtrướctớinaytôivẫnbảoChúccavàTôncalàchơivớicáithằnghọVươngdóthìsớmmuộngìcũngmanghọavàothân.Đếnbâygiờthấyquảkhôngsai.Mìnhlàmmìnhchịu,cònoánhậnaibâygiờ.

TâyMônKhánhbảo:

-ThằnghọVươngđócũnggớmlắm,mớinứtmắtramàđãbỏtiềnbaogái,vậychonóbiết.

CầmĐồng đem trà ra,mọi người uống trà nói chuyện. Lát sau thìCầmĐồngdọnbàn,HọaĐồngđemđồănra.TâyMônKhánhbảo:

-Ngheđâuhômnaytrongnhàcũngnấumónmìngonlắm,đểchúngmìnhănmìtrướcđã.

Nói xong gọi HọaĐồng đemmì lên.Mì quả là ngon,Ứng, Tạ haingườilăngxăngrótxìdầudấmớtrồiănnhưsấmsét.Chỉlùavàicáilàhếtmộtbátmì,khoảngkhắcmỗingườiănbảybátmì, trongkhiTâyMônKhánhkhôngănnổihaibát.TâyMônKhánhthấyhaingườiănnhưvậythìcườibảo:

-Tôikhôngthểănnhưhaingười.

BáTướccười:

-Mónmìnàykhôngbiếtainấumàngonthế.

HyĐạithìbảo:

-Ấylàtôiđãăncơmởnhàrồiđấy,nếukhôngtôicònănnữađược.

Hai người ăn nhiều quá, toát cả mồ hôi, bèn cởi áo ngoài ra. BáTướcquaylạibảoCầmĐồng:

-Màyvàolấychochúngtaítnướcuốngđi.

HyĐạitiếplời:

-Cótràthìtốt.

Cầm Đồng bưng trà ra, ba người tạm ngừng ăn để uống trà nóichuyện.BỗngBìnhAnvàothưa:

-CógianhâncủaHoàngTứvàLýTamđemlễvậttới.

Nóixongluiragọibưngvào.Lễvậtđựngtrongbốncáiquảlớn,gồmđủthứthịtcáhoaquả,gianhânđểlễvậtlênbànbêncạnh.Bangườibướctớicoi,BáTướccười:

-Tôinóicósaiđâu,thếnàohọcũngđemlễvậttớimà.Chà,toànlànhữngthứngon,khôngbiếtmuaởđâumàkhéothế.

Nóixongthòtayngayvàomộtcáiquảđựngtráicây,lấymộtlúcbốnnămthứđưalênmiệngănnhuồmnhoàm,lạilấymấytráiđưachoHyĐạibảo:

-Ngonkhôngchịuđược,ănthửcoi.

TâyMônKhánhbảo:

-Chưagìđãăn,đánglẽcònđểđicúngPhậtđã.

BáTướccười:

-Phậttạitâm,tôiănvàobụngtứclàcúngPhậttrongbụngrồi.

TâyMônKhánhcười,quaylạibảoBìnhAn:

-VàothưavớiĐạinươnglànhậnlễnàyrồi lấybatiềnthưởngchongườiđemlễ.

BìnhAnvânglời,đemlễvậtvàonhàtrong.

LúcđóNguyệtnươngcùngđámtiểuthiếpvàTâyMônĐạiThưđangăn cơm ở nhà trong. Bỗng thấy người thợ hớt tóc thập thò ngoàihànhlang.BìnhNhinhìnthấybèngọi:

-Bácphócạođấyhả?Vàođâyđi,tôicũngđangđịnhchocanhihớttóc,tócdàiquárồi.

Ngườithợbướcvàosụplạyrồithưa:

-Quannhâncũngcódặntôi,nhưngbâygiờtôimớitrởlạiđược.

NguyệtnươngbảoKimLiên:

-Thửxemlịchcoihômnaytốtngàykhôngđãrồimớichocanhihớttócđược.

KimLiênsaiNgọcTiêulấycuốnlịchđemralậtxemrồinói:

-Hômnaylàngàyhaimươimốtthángtư,ngàyCanhTuất,nêntếtự,xuấthành,mayquầnáo,hớttóc,độngthổ.

Đoạnngẩnglênbảo:

-Nhưvậylàngàytốt.

Nguyệtnươngbảo:

-Nếungàytốtthìbảonhũmẫuđemcanhilênđây,rồibảođunnướcnóngđểgộiđầuchocanhi.

Lát sau nhũmẫu đemTốQuan lên, nhưng vừamới hớt được vàiđườngthìTốQuansợ,khócầmlên.Ngườithợhớttócvộihớtmau,mặcchoTốQuankhóc,nhưngsauđóthìTốQuankhóclặngđimặtđỏrầnlên.BìnhNhihoảnglênbảo:

-Thôi,thôiđừnghớtnữa.

Nóixongbồngcon lên.Người thợcũnghoảnghồndừng tay lạiTốQuanlặngngườiđimãimớikhócđượcthànhtiếng.BìnhNhinói:

-Tôiđãbảomà,khôngthểgọithợhớttócchocanhiđượcđâu,đểhớtởnhàthìhơn.

Ngườithợxếpđồđạcrồilỉnhra.BìnhNhinựngcon:

-Đểtôiđánhôngphócạochocậunhé,tựnhiêndámđếnhớttóccậulàmcậusợphảikhông.

ĐoạnbồngcontớitrướcmặtNguyệtnương.NguyệtnươngcầmtayTốQuannói:

-Thằngchó,hớt tóc chođẹpmàcũngkhóc,muốnđể tócdài nhưthằnggiặchaysao?

BìnhNhitraoconchonhũmẫu.Nguyệtnươngdặn:

-Dỗcậungủđiđãrồihãychocậubú,đừngchocậubúbâygiờ,cậuvừakhócxong,trongngườichưayênđâu.

NhũmẫubồngTốQuanvềphòng.ĐạiAnbướcvàocười:

-Làmchobácphócạophảimộtphenxanhmặt.

Nguyệtnươnghỏi:

-Đãcócơmrượugìchongườitachưa?

ĐạiAnđáp:

-Bácấyănuốngnosayrồi.Giagialạithưởngchonămtiềnrồi.

Nguyệtnươngbảo:

- Lấy một bình rượu nhỏ ra tặng cho bác ấy, để người ta sợ tộinghiệp.

TiểuNgọcbènrótmộtbìnhrượunhỏvàmộtđĩathịtđưachoĐạiAnđemrangoàichongườithợhớttócănuống.NguyệtnươngquaylạibảoKimLiên:

-XemgiùmxemngàynàolàngàyNhâmTý.

KimLiênmởlịchracoirồiđọc:

-NgàyhaimươibalàngàyNhâmTý.

Đoạngấpcuốnlịchlạimàhỏi:

-NhưngĐạinươngmuốnbiếtngàyđólàmgì?

Nguyệtnươnglúngtúng:

-Chợtnhớrathìhỏivậythôichứcũngchẳngcóchuyệngì.

QuếThưcầmcuốnlịchmởrarồinói:

-Ngàyhaimươibốnnàylạilàngàysinhnhậtcủamẫuthântôi,vậymàtôikhôngcóởnhàđược.

Nguyệtnươngbảo:

-Mồngmười thángtrước làsinhnhật thưthưcủangươi,haimươibốn thángnày lại làsinhnhậtmẫu thâncủangươi,haibacáisinhnhậtcùngmột lúcnhưvậy là thếnào?Saunày lấyanhchồngnàonghèomộtchútthìchết,sinhnhậtliềnliềnnhưvậylấytiềnđâuramàlàm?

QuếThưchỉcườikhôngđáp.

LátsauTâyMônKhánhchoHọaĐồngvàomờiQuếThư.QuếThưvàophòngNguyệt nương trangđiểm rồi vàohoaviên, tới hiênPhỉThuý. Tại đây, trênmột cái bàn bát tiên lớn, có lợn quay và nhiềumónkhác.Chủkháchđangănuốngvui vẻ.QuếThưbước tới lạychàorồingồibênchuốcrượu.BáTướcbảo:

-Nàygiagianàngđãsaingười lênĐôngKinhloviệcchonàng, lạicanthiệpvớihuyệnđểbảovệchonàng,nhưngnàngthửhỏilạigiagianàngxemcóphảichínhtalàngườitrướcnhấtbáotinvềchuyệncủanàngvàxingiagiacan thiệpchonànghaykhông.Vậy thìbâygiờnàngphải tìmxemcóbài hát nàohay, đànhát lên cho ta vừanghevừauốngrượunhưthếmớilàngườibiếtđiều.

QuếThưcườibảo:

-Thôiđi,đừngcóbahoa,chảbiếtcógiúpgìđượcchotôithậtkhông,chỉbiếtbâygiờngồiđâygiởgiọngTàoTháokểơn.

BáTướcbảo:

-Conkhốnnàygớmthật,trướcmặtđạicatađâychẳnglẽlạinóisaihaysao?Thậtlàđồvôơnbạcnghĩa.chưakhỏivòngđãcongđuôilàvậy.

Quế Thư mỉm cười, quay giáo quạt, đánh Bá Tước mấy cái. Mọingườicườiầm lên.SaudóQuếThưđứngdậycầmcây tỳbà,nhẹnhàngnắnphímrồihát:

Nàohaykẻnọbạctình,.

Đểtavòvõngàyxanhđợichờ.

Gươngloanbụiđóngmờmờ,.

Thẹnthùngtrâmngọc,sữngsờphấnson.

Lànmyvắngnétxuânsơn,.

Chỉcònthấynétgiậnhờnmàychau.

BáTướcngắtlời:

-Dầusaothìchuyệncủanàngcũngtạmyênrồi,cònbuồnrầuoántráchlàmgìnữa.

QuếThưcườibảo:

-Đồquỷ,đừngcóănnóibậybạ,cóđểngườitahátkhông.

Đoạnháttiếp:

Nhớnhunglàmbiếnglênlầu,.

Thấyliễuxanhchỉthêmđaumốitình.

BáTướcbảo:

-Ruộtđứtthì lòngmớiđau,chứmốitìnhmàđaukhỉgì,mànếucóđauthìđểtachữacho.

QuếThưbước tới thẳngcánh taygiángvàođầuBáTướcmấycáigiáoquạtnênthân,rồilạihátbàikhác:

Bênsongutĩnh,Trăngchiếumênhmông.

Mộtmìnhngồitựabìnhphong,.

Ngoàitrờilạclõngcánhhồngcôđơn.

Hồngkêunhưgợicơnbuồn,.

Đĩadầucàngcạncàngtuônmạchsầu.

Ngủđiđểquênnhau,.

Ngủkhôngđược,chỉthấylòngđau.

BáTướccười:

-Làmsaomàngủkhôngđược,ởnhàthìngủkhôngđượcđãđành,tớiđâylạikhôngngủsaynhưchếtấyà.NgườitalênĐôngKinhchạythầychạythuốcchomìnhrồimàcònlàmbộ.

QuếThưkêulên:

-Giagiacoi,cáinhàônghọỨngnàycứtrêuchọcngườitahoàià.

BáTướcbảo:

-Bâygiờthìnànggọigiagiangọtxớt.

QuếThưkhôngthèmnói,nắnphímhátbàikhác:

SuyđinghĩlạiSaovẫnthấylòngtrốngtrảiNgườiđâurồiNgườiđâurồiSaođểtalệsầumãimãituônrơi.

BáTướcngắtlời:

-Thôiđểtakểchuyệnnàychomànghe.Chuyệnnàyvuilắm.Ngàytrướccómộtngườimắctậtđáidầm,chẳngmayvợchết,anhtaphảinằmngủgần linhcữu,đêmđó lạiđáidầmnữa,sánghômsaumọingườitới,thấyquầnanhtaướtsũngcả,mớihỏinguyêndo,anhtatrả lờirằngsuốtcảđêmanhtakhóclócnênnướcmắtchảyraướthết.Cólẽnướcmắtcủanàngbâygiờcũnglàthứnướcmắtcủaanhchàngvợchếtkiamàthôi.

Nóixongcườihahả.QuếThưchaumàybảo:

-Đồgìvôliêmsỉănnóinhơbẩnquá.

Đoạnlạiháttiếp:

Tagiậnchàng.

Chànggiậnta.

Bởichuyệnkhôngđâuhaiđứacáchxa.

Giờđâybuồnthươngnhungnhớ.

Giậnmìnhlúctrướcsaochẳngnóira.

BáTướcbảo:

-Nànghátchánbỏxừ,lờicachẳngrađâuvàođâucả,cáigìmànóiravớichẳngnóira.Thôi,nàngimđi,đểtahátmộtkhúchátNamchomànghe.

Nóixonghátrằng:

Nàngngồiđây.

Nghetakểchuyệngiótrăng.

Trongcõiđờinày.

Làmsaophânbiệtgiảchân.

Ngườinàocũngkỳkhôiranhmãnh.

Ngườinàocũnglotínhchuyệnmưusinh.

Nhữngnàngcanữ.

Chỉbiếttiềnbạcđâubiếtântình.

Buồnchánđếnhếtnói.

Thànhảyxuốngsôngxuốnggiếng.

Màchếtphắttheolànnướcxanh.

BáTướchátxong,QuếThưtứcquáphátkhóc.TâyMônKhánhbèncầmquạtđánhlênđầuBáTướcrồicười:

-Đồchóchết,chỉđượccáigiỏitrêuchọclàkhôngaibằng.

ĐoạnquaysangbảoQuếThư:

-Cứhátđi,mặckệhắn,đừngđểýgìhết.

TạHyĐạinói:

-Nhịcathậtchẳngralàmsao,tớiđâyănnouốngsayrồinóibậybạ,coichừngnóinữathìbịđánhđếnlỗđầurađó.

QuếThưlạinắnphímhátrằng:

Aicũngnóichànglàkẻchíthành...

BáTướcvừamớiđịnhmởmiệngnóiđãbịHyĐạibịtchặtmiệngbảo:

-QuếThưcứhátđi,mặckệhắn,đểtatrịhắncho.

QuếThưháttiếp:

Nàohaychànglàkẻbạctình.

Lòngnghĩmộtđườngmiệngnóimộtnẻo.

Hẹnhòănnóiloanhquanh.

QuếThưngừnghát,HyĐạibuôngtayra.BáTướcnóingay:

-Nghĩmộtđằngnóimộtnẻonhưvậymà lạihay,biết tinaimànóithậtđược.

QuếThưbảo:

-Rõthậtđồmắcdịch,dơdángdạnghình.

TâyMônKhánhvàHyĐạicùngcười.QuếThưlạiháttiếp:

Vậymàthệhảiminhsơn.

Điềudốitrámàmiệngnóinhơnnhơn.

Kẻphụtình.

Cònđánggiậnnàohơn.

Nhưvậybảosaotachẳngbuồn.

BáTướccười:

-Buồngìmàbuồn,ngườitacóphụtìnhđâu,naymaingườitađượckếtậpchứctướcChiêuTuyênthìhếtbuồnngay.

QuếThưbiếtBáTướcámchỉVươngTam, concủaVươngChiêuTuyênnhưngcũngmặckệ,háttiếp:

Ngàythángquamau.

Biếtbaogiờmớiđượcgặpnhau.

Uổngcôngchờđợi.

Nằmbênsong,giómưalàmtỉnhgiấcmộngsầu.

Ôikẻbạctình.

Kiếpnàylàmsaocholoanphụnghòamình.

QuếThưhátdứt.HyĐạibảo:

-Thôi,bảoThưĐồngnócất cây tỳbàđi, để tamờiQuếThưmộtchungrượu,uốngchođỡmệt,vàcũnguốngchohếtgiậnnữa.

BáTướcnói:

-Vậythìđểtôitiếpthứcăn,tôithùtiếpcũngkhôngđếnnỗitệ.

QuếThưbảo:

-Thốichửa,aikhiến,ôngmàtiếpai,ôngđánhngườitathìcó.

Hy Đại rót rượumời Quế Thư ba chung liền rồi quay sang rủ BáTước đánh cờ giải trí. TâyMôn Khánh đưamắt cho Quế Thư rồi

đứngdậybướcra.BáTướcnói:

-Đạicacóvàonhà thìxinnhờnấugiùm ít tràngonuốngcho tiêucơm,ănnhiềuthấytứcbụngquá.

TâyMônKhánhbảo:

-Nhàtôilàmgìcóthứtràđó.

BáTướcnói:

-Đạicađừnggiấuchúng tôi.LưuHọcquanởHàngChâumớisaiđembiếuđạica,chẳnglẽđạicaxấu,đểdànhuốngmộtmìnhsao?

TâyMônKhánhcười,bướcvàonhàtrongQuếThưcùngtheora.

Sauvàiváncờ,BáTướcthấyTâyMônKhánhkhôngtrở lại thìhỏiHọaĐồng:

-Giagiangươilàmgìởnhàtrongmàlâuvậy?

HọaĐồngđáp:

-Khôngbiếtlàmgì,nhưngchắccũngsắprabâygiờ.

BáTướcbảo:

-Lạthật,rađâumàra.

ĐoạnquaylạibảoHyĐại:

-Tạcangồiđây,đểtôivàotìm.

HyĐạirủHọaĐồngđánhcờ.BáTướcbướcra.

Nguyên làTâyMônKhánhđếnphòngBìnhNhi thămcon,ngồimộtchútrồitrởra.KhiđingangquangôinhàmáttronghoaviênthìgặpQuếThưđitới,haingườighévàongôinhàmátnóichuyện.QuếThưnói:

-Nhờgiagia thươngmàsaingười lênĐôngKinh loviệcgiùm tôi,nhưngkhônghiểusaotronglòngtôivẫnlolắngkhôngyên.

TâyMônKhánhvộinói:

-Nàngcứyêntâm,naymai tấtcótin,việcgìphải lobuồnchokhổthân.

Bênngoàigió thổinhènhẹ,conchimoanhhót líu lo trêncànhcây.Hai người đang trò chuyện thì Bá Tước đi tới gần. Bá Tước nghenhưcó tiếngngười chuyện trò thì đứng lại nghengóng.Bướcgầntới,BáTướcnhậnrõgiọngnóicủaQuếThưvàTâyMônKhánh,bènbướclạigần,đằnghắngrồibảo:

-Haingườicóchuyệngìmàphảikéonhaurađâynóivậy?Chuyệngìbímậtđếnnỗikhôngmuốnchoainghevậy?

Nóixongbướcvàongôinhàmát.QuếThưcóvẻthẹn:

-Đồquỷ,tựnhiênởđâutớilàmngườitahếthồn.BáTướccười:

-Việcgìmàsợ?Cóchuyệngìmaunóirađi,chuyệngìmàphảigiấu,vảlạigiấucũngkhôngđược,cótôitớingherồimà.

TâyMônKhánhcũngcười:

-Đồchếttoithật,cóđirađểchongườitanóichuyệnkhông?Đừngcópháđám.

BáTướcchỉQuếThưbảo:

-Connhỏnàygớmthật,cóchuyệngìmaunóitangherồixinxỏtatha cho, nếu không ta la lớn lênbâygiờ là cácnươngnươngđềunghethấyhếtchomàxem.Ngươixinlàmconnuôi,lạiđượccưngụỞđâyvậymàdámrađâytròchuyệnriêngtưvớigiagiangươihaysao?

QuếThưchỉcười:

-ĐồquỷởđâuấyBáTướccảmthấymìnhkhôngnênởlạilâu,bèn

bảo:

-Đượcrồi,đểtađi.

NhưngmớiđiđượcmấybướcthìquaylạibảoTâyMônKhánh:

-Tràchochúngtôiđâu?

TâyMônKhánhcười:

-Đồmắcdịch,gìmàgấpvậy?Đểlátnữakhôngđượcsao.BáTướcđithẳng.TâyMônKhánhtrởvềhiênPhỉThúy,cònQuếThưthìvàonhàtrong.

TâyMônKhánhđangnóichuyệnvớikháchthìLýMinhtớilạychào.

BáTướchỏi:

-LýNhậtTântừđâutớivậy?Códòhỏiđượctintứcgìkhông?

LýMinhđứngdậychắptaythưa:

-QuếThưđượcchechởtạiđâynênhaihômnaytrênhuyệnkhôngthấynóigìcả,chắclàcònchờtintứcởkinh.

BáTướclạihỏi:

-CònconnhỏTềHươngthìsao?

LýMinhđáp:

-TềHươngthìvẫntátúctạinhàVươngHoàngthân.RiêngQuếThưđượcgiagiachechởtạiđây,thậtlàkhôngcònsợgìnữa.

BáTướcnói:

-ĐócũnglànhờtavàTạgiađâyhết lờixingiagiangươigiúpđỡ.nếukhôngthìđâucóđượcnhưvậy?

LýMinhnói:

-Giagiađâymàkhôngchechởthìthậtchẳngbiếtlàmsao,thímtôiđằngđócứlosợcuốngcuồng,đâucòntínhtoángìđược.

BáTướcbảo:

-Hìnhnhưtanhớlàcũngsắptớisinhnhậtcủabàthímngươirồithìphải,saokhônglàmtiệcmờichúngtatớichúcthọ?

LýMinhđáp:

-Cácgiagialogì,đợimấyhômnữacôngchuyệnêmđẹp,tấtphảicótiệclớnmờicácgiagiatớichứ.

BáTướcnói:

-Vậycũngđược,đểtớingàyđóchúngtasẽănbùlạitiệcsinhnhậtmộtthể.

ĐoạnrótmộtchungrượuđưachoLýMinhmàbảo:

-Lạiđâyuốngchungrượu,chúngtauốngcảngàynayrồi,bâygiờuốngkhôngnổinữa.

LýMinhvộibướctớiđỡlấychungrượurồiquỳxuốngmàuống.HyĐạibảoCầmĐồng:

-RóttiếpchoLýMinhuống.

BáTướcbảoLýMinh:

-Nếungươichưaăncơmthìtrênbànđâycònnhiềuđồăn,tớiănđi.

HyĐạicầmđĩavịtquayđưara.LýMinhhaitayđỡlấy.BáTướcgắpchoLýMinhmộtmiếngcávàbảo:

-Nămnaychắcngươichưaănthứcánày,mớicóđấy.

TâyMônKhánhbảo:

-Saokhôngchonócảđĩa,đểlạilàmgì?

BáTướcđáp:

-Để lát nữauống rượuxong, tôi cònăncơmnữachứ.Mọingườikhôngbiết,thứcáBắcngưởGiangNamnayquýlắm,mộtnămchỉcómột lần, hương vị thơmngon không thể tả hết được, triềuđìnhmuốnănmàcũngkhôngcóđấy.Nênkhôngphảilàđạicathìthửhỏiaicóđượcthứcánày?

ĐangnóichuyệnthìHọaĐồngbưngrabốnđĩađồănmớilàm.TâyMônKhánh chưa kịp đụng đũa thì BáTước đã lựamột đĩa đồ ănngonnhấttrútngayvàobátmình.HyĐạibảo:

-Nhịcacũngphảichừalạichútítchotôiănnữachứ.

Nói xong cũng cầmmột đĩađồăn khác trút hết vàobátmình.TâyMônKhánhcầmđũagắpnhấmnháp,cònmộtđĩathìchoLýMinh.LýMinhănxonglấyđàntranhravừađànvừahát.Chủkháchănuốngngheđànháttớitốimớiăncơm.Cơmxong,Ứng,Tạhaingườimớiđứngdậycáotừ.ỨngBáTướcnói:

-TôibiếtlàngàymaiAnChủsựmờiđạicaănuốngchắcđạicabận,nênchuyệncủaLýTamvàHoàngTứ,tôiđểngàykiasẽtính.

TâyMônKhánhgậtđầu.ỨngTạhaingườikhôngcầnđưatiễn,kéonhauravề.TâyMônKhánhvềphòngNgọcLâunghỉ.

Hômsau,TâyMônKhánhdậysớm,uốngtràănsángxongthìđemtheoThưĐồngvàĐạiAn,cưỡingựatớinhàLưuTháigiámởcáchngoạithànhbachụcdặm.Trongkhiđóởnhà,KimLiênbảoBìnhNhibỏthêmrabảytiền,cộngvớibatiềncủavợchồngKínhTế,saiLaiHưngmuagàvịtvàmộtbìnhrượuKimHoa,vềbảovợLaiHưnglàmmónăn.Xongxuôi,KimLiênlêngặptìmNguyệtnươngnói:

-VợchồngĐạiThưbỏrabatiền,Lụcnươngbỏthêmrađểlàmmộtbữatiệctronghoaviên,xinmờiĐạinươngtớichứnggiámcho.

NguyệtnươngcùngKiềuNhi,NgọcLâu,TuyếtNga,ĐạiThưvàQuếThưvàohiênPhỉThúytronghoaviêncùngmọingườidựtiệc.

Sau đómọi người lại lênNgọa Tuyết Đình trên ngọn giả sơn vừađánh cờ vừa uống rượu.Nguyệt nương chợt nhớ tới KínhTế bènhỏi:

-Saohômnaykhôngcóhiềntếdựtiệc?

ĐạiThưnói:

-HômnaygiagiasaichồngconrangoạithànhđòitiềnTừTứ,chắccũngsắpvềrồi.

LátsauKínhTếvềtới,váichàomọingườirồingồixuốngcạnhvợ.ĐoạnthưavớiNguyệtnương:

-TừTứđãtrảtiềnrồi,gồmnămgói,mỗigóinămchụclạngcộnglàhaitrămnămchụclạng.ConđãđưachoNgọcTiêucấtrồi.

Mọi người lại tiếp tục uống rượu. Lát sau,Nguyệt nương vàNgọcLâuđánhcờ,QuếThưngồicoi.

Nhữngngườikhác rangoàingắmhoacỏ trongvườn.ChỉcómìnhKim Liên phe phẩy cái quạt trong tay, tới khu trồng chuối rậm rạpđằngsaugiảsơnhóngmát,rồivuibướcháinhữngcánhhoanởđẹpgầnđó.NàongờKínhTếđãđểýtheodõitừtrước,thấyvắngngườiliềnbướctớisaulưngnói:

-Ngũnươngháihoagìvậy?CoichừnggaiđâmvàotayNgũnươngthìtôiđaulònglắm.

KimLiênhơiquayđầulại,liếcKínhTếrồimỉmcườibảo:

-Đồquỷ,ănnóiỡmờ,gaiđâmvàotay tôi thìviệcgìcậuphảiđaulòng,aikhiếncậuchúý.Cậutheotôilàmgì,khôngsợngườitathấyhaysao?Àmàcậuđãmuađượckhăntaychotôichưađấy?

KínhTếcườihìhìrútmấycáikhăntaytrongtayáorađưachoKimLiênrồisánlạimàbảo:

-Khănmuarồiđấy.NgũnươngtạƠntôicáigìbâygiờ.

KimLiênmỉmcườikhôngđáp,chỉđẩynhẹKínhTếra.ĐangkhiđóBìnhNhibồngTốQuanđingangphíaxa,cónhũmẫuđitheo.BìnhNhithấyKimLiênđangcầmquạt,thìtưởngKimLiênđuổibắtbướmbèngọi:

-Ngũthưthưđangbắtbướmđấyư?Chocanhimộtconchơiđi.

Kim Liên giậtmình hoảng sợ, Kính Tế vội lẻn về phía sau, nơi cónhữngbụicâyrậmrạp.KimLiênvộibướclạigầnBìnhNhirồivờhỏi:

-CậuKínhTếdãđưakhănchothưthưchưa?

BìnhNhiđáp:

-Đãđưagìđâu.

KimLiênbảo:

-VừarồicậuKínhTếgặptôi,đãđưachotôirồi.

NóixongrủBìnhNhingồixuốngmộtphiếnđádướibụibatiêu, lấykhănracoi.NóivàibacâuchuyệnBìnhNhibảo:

-Nơinàymátmẻquá,màlạiyêntĩnhnữa.

Đoạnquay lại bảonhũmẫuNhưÝbồngTốQuanvềphòng,đồngthờisaiNghênhXuânvềlấycỗbàira,đánhbàigiảitrívớiKimLiên.

NghênhXuânđemmộtcáichiếuvàbộbàitới,BìnhNhivàKimLiênngồi trênchiếuđánhbàidướikhómba tiếu.Đánhđượcmột lúc thìngheNgọcTiêuđứngtrênNgọaTuyếtĐìnhgọi:

-Đại nương có chuyệnmuốn nói với Lục nương kìa.BìnhNhi vộiđứngdậytrởlênNgọaTuyếtĐìnhgặpNguyệtnương.KimLiênbiếtlàKínhTếđangtrốnđâuđâyvìkhôngdámra,sợBìnhNhithấy,bènđivàođộngđátronggiảsơn,thấyKínhTếtrongđó,liềnbảo:

-Khôngcóaiđâu,rađi.

KínhTếkhôngchịuralạigọiKimLiênvàomàbảo:

-Trongnàycónhiềuhoađẹplắm,vàomàcoi.

KimLiêntưởngthật,bướcvàođịnhxemhoathìbịKínhTếômchặtlấy...

TrongkhiđóBìnhNhilêntớiNgọaTuyếtĐình.Nguyệtnươngbảo:

- Tôi vàQuế Thư đều thua hết, Lụcmuộimuội đánh thử với Tammuộimuộimấyvánxemsao.

BìnhNhichưakịptrảlờithìnghetiếngTốQuankhóc,vộinhìnxuốngkhómbatiêuphíadưới,thấynhũmẫuđặtTốQuantrênchiếcchiếutrảidướikhómbatiêuhồinãy.ThìraTốQuankhóc,nhũmẫubồngratìmBìnhNhi,nhưngkhôngthấy,bènđặtTốQuanlênchiếumàdỗ.BìnhNhithấyvậynói:

-Canhiđangkhócdướikia.

NgọcLâubảo:

-DướiđócóNgũnươngmà,logì.

Nguyệtnươngbảo:

-ThếthìLụcmuộimuộiđánhvớitôivậy,đểTammuộimuộixuốngtrôngcanhicho.

BìnhNhibảo:

-Nếu vậy thì phiềnTam thư thưbồng canhi lên đâygiùm tôi vậyĐoạnquaylạibảoTiểuNgọc.

-Ngươixuốngcuộnchiếuvàđembộbàilênđây.

NgọcLâuvàTiểuNgọcđixuốngchânngọngiảsơntớidướikhómba tiêu, thấyTốQuanđanggiơchângiơ taykhóc,không thấyKimLiênđâu,bêncạnhTốQuanlàmộtconmèođenlớn.NgọcLâubảo:

-Chắclàcanhisợconmèonênkhócđó,màkhôngbiếtNgũnươngđiđâurồi.

KimLiênnghevậyvộitừtrongđộngđábướcracườibảo:

-Tôitrốntrongnàychứđâu,vậymàcũngkhôngtìmthấy.

NgọcLâu tưởng thậtnêncũngkhôngnhìnvàođộngđá làmgì,chỉbồngTốQuanlênNgọaTuyếtĐình.TiểuNgọccuộnchiếuômtheo.KimLiêncũnglolắngđitheovìsợNgọcLâuvàTiểuNgọcnóimìnhvàođộngđámàkhôngcólýdochínhđáng.

Tớinơi,Nguyệtnươngbảo:

-Saocanhikhócvậy?

TiểuNgọcđáp:

-Chẳngbiếtconmèođenlớnởđâutớilàmcanhisợnênkhóc.

Nguyệtnươngnói:

-Đểcanhisợtộinghiệpkhông.

BìnhNhinói:

-CóNgũnươngởdướiđómà.

NgọcLâubảo:

-Ngũmuộimuộinóilàvàotrốntrongđộngđá.KimLiênátđi:

-Đâuphảicanhisợmèo,chắclàđóimàkhócđòibúđấychứ.

BìnhNhibảonhũmẫubồngTốQuanchobú.

TrongkhiđóKínhTếthấykhôngcóai,bènléntrởrađimất.

Trênnày,TốQuankhôngchịubúmàcứkhóc.NguyệtnươngbảoBìnhNhi:

-Bồngcanhivềphòngdỗngủđi.

Mọingườiaicũngvềphòngnấy.Gianhândọndẹpcácthứ.

KínhTế buồn bực về phòng, tâmhồn bị ámảnh bởi cuộc gặp gỡngắnngủivớiKimLiênvừarồi...

Hồi54

KẺMONGCON,NGƯỜICẦUPHÚC

TâyMônKhánhlênngựa.ĐemtheobọnThưĐồng,ĐạiAnbốnnămđứa,tớinhàLưuTháigiámdựbữatiệcdohaivịChủsựAn,Hoàngkhoảnđãi.Tớinơi,gianhânvàobáo,An,Hoàng,haingườivộibướcranghênhtiếp.LưuTháigiámcũngbướctớilàmlễtươngkiến.

Vàotớidạisảnh,LưuTháigiámcườibảo:

-Bangười chúng tôi chờmãi từnãy tới giờ, bâygiờmới thấyđạiquantới.

TâyMônKhánhcườiđáp:

-Đượcnhịvịđạiquanđâychiếucố,chúngtôiđãđịnhtớisớm,khôngngờtrongnhàcóchútviệcbậnnênđểcácvịphảimấtcôngchờđợi,xincácvịniệmtìnhthalỗicho.

Bốnngười lại vái nhaumàngồi xuống. TâyMônKhánhđượcmờingồichỗdanhdự,chỗkếtiếplàdànhchoLưuTháigiám,nhưngLưuTháigiámkhôngchịu,nóirằng:

-Tôichỉlàchủnhàchứkhôngphảichủtiệc,lẽnàodámngồitrênnhịvịChủsựđây.

AnChủsựbảo:

-Nhưngcứxinlãocôngngồigiùmcho.

TâyMônKhánhcũngnói:

-NếutínhtuổitácthìLưulãocôngngồitrênlàphải.

LưuTháigiámváihaiChủsựAn,Hoàngrồingồixuốngmànói:

-Thôithìtôiđànhthấtlễcùngnhịvịvậy.

Bốnngườibắtđầunhậptiệc,gianhânxúmxítrótrượumời.Đámcanhạc công kéo tới lạy chào rồi kẻ đàn người sáo, hát khúc TuyênXuân lệnh.Bài hát dứt, LưuThái giám tự taynângchungmờimọingười.

AnChủsựnói:

-Khúchátvừarồiquảlàtuyệtdiệu,màngườihátcũnglàtaytàitửhơnđời.Khônghiểusaohômnay lạimờiđượcngườiháthay,màbàihátcũnghayvậy.

TâyMônKhánhcười:

-Kểrathìcũngkhônglạ,hômnaynhịvịđâylàmchủtiệc,lạitổchứctạinhàLưulãocôngđây,thìtấtnhiêncanhạccôngcũngphảichọnlọcchứ.

HoàngChủsựnói:

-Chưađúnghẳnnhưvậy,cólẽtạiLưulãocôngđâylàngườiravàocungcấmnhiều,lạiđượcthánhthượngsủngái,nhưvậylàmộtquýthần.CònTâyMônlãogiađâythìvàngbạcđầykho, làtayphúgiađịchquốc.Tiệcnàycóphúcóquý,quảlàtiệchiếmcó.

Bốnngườivuivẻcườinóiănuống,trongkhiđámcanhạccôngđànhátdudương...

TrongkhiđóKínhTếởnhàvẫncònbuồnbựctiếcrẻvìcuộcgặpgỡquángắnngủivớiKimLiên,nay thấyTâyMônđiăn tiệc, tớichiềucũngchưavề,bènlẻnvàohoaviênthămdò,thấyvắngngười,bèntớiphòngKimLiên.KimLiênđangtrầmngâmnghĩngợivềcuộcgặpgỡtrongđộngđá,thìKínhTếtớisaulưngnói:

-Nươngnươngơi,tôiquảlàphảimộtphenhúvía,chungquycũngchỉtạicáibàTamnươngoangiakiamàthôi.

KimLiêngiậtmình,quaylạithấyKínhTếthìbảo:

-Đồquỷlàmngườitagiậtcảmình,cóđichỗkháckhông,lỡaithấyđượcthìsao?

KínhTế không nói gì, cứ sán lại gần.KimLiên đẩyKínhTế ra rồibướcvàotrong.KínhTếđứngngơngẩnmộtlátrồitrởrahoaviênđiđilạilạithẫnthờ.Bỗngnghecótiếngnóichuyệnbênngoài,KínhTếbướcracổnghoaviênthìgặpĐạiAnvàThưĐồngvề,đứanàocũngsaysưa,bènhỏi:

-Ởđótiệctùngchưaxonghaysaomàgiờnàygiagiavẫnchưavề?

ĐạiAnđáp:

-Tiệchômnayvuilắm,lạicóLưuTháigiámâncầnmờimọcnêngiagiachưathểvềđược,cònđangthùtạccaohứnglắm.

KínhTếlạihỏi:

-Kháchkhứadựtiệchômnaygồmnhữngai?

ĐạiAnđáp:

-ChỉcóbốnngườilànhịvịChủsựAn,Hoàng,LưuTháigiámvàgiagiachứkhôngcóaikhác.

Hômnaygiagiacóvẻvuilắm,chắcthểnàocũngsaymèmchomàxem.

Trong nhà,Nguyệt nương nghe tiếng người nói bên ngoài thì nghĩrằngTâyMônKhánhđãvề,liềnsaiTiểuNgọcchạyracoi,TiểuNgọcchạy ra thấyKínhTếđangnóichuyệnvớiĐạiAnvàThưĐồng thìquayvàothưalạichoNguyệtnươnghay.NguyệtnươngsaigọiĐạiAnvàohỏi:

-Saogiờnàygiagiacũngchưavề.

ĐạiAnthưa:

-Tiệccũngsắptan,chắclàgiagiasắpvềrồi,haichúngtôisợtrờimuộnnênđemvàithứlặtvặtvềtrước.

Nguyệt nương cho Đại An lui ra. Lát sau thì Tây Môn Khánh say

mèm,cưỡingựavềnhà, có vài gianhânvề theo.TâyMônKhánhvào thẳngphòngNguyệtnương rồi lăn ragiườngđịnhngủ.NhưnghômsaumớilàngàyNhâmTýhaimươiba,Nguyệtnươngmớicầnđếnchồngđểuốngthuốccầutựchođúngngày,dođóbảochồng:

-Hômnaytrongngườitôikhôngđượckhỏe,chàngsangphòngkhácmànghỉ.

TâyMônKhánhcười:

-Hômnaynàngchêtasaychứgì?Nhưngthôi,đểtađi, tốimaisẽđếnvớinàng.

Nguyệtnươngcũngcười:

-Tôikhôngkhỏethậtchứđâucódámchêchàng,tốimaichàngnhớđếnvớitôinhé.

TâyMônKhánhgậtđầurồitớiphòngKimLiên.

KimLiênđangngồinghĩtớitháidộcủaKínhTếhồichiều,thấyTâyMônKhánhvào,vộiđứngdậycườihỏi:

-Tiệctùngănuốnggìởđâumàmãigiờnàymớivềvậy?

TâyMônKhánhkhôngnóigì,ngồingayxuống.KimLiênhơibực:

-Chàngđi uống rượu say sưa về, tôi đón tiếp hỏi han, sao chàngkhôngthèmtrảlờivậy?

TâyMônKhánhchậmrãihỏilại:

-Nàngngồitrầmngâmtưlự,nàngnhớđếnaivậy?

KimLiênchộtdạ,gượngcười,đoạnsaiXuânMaiđemtràra.Sauvàituầntrà,haingườiđingủ.

HômsaulàngàyNhâmTýhaimươiba,Nguyệtnươngdậysớm,rửamặt,thayxiêmymớirồisaiTiểuNgọcsửasoạnhươnghoatrênbànthờPhật,sauđólấycuốnkinhQuanÂmra,cứtụngmộtcâukinhthì

lạymộtlạy.Tụngxonghaimươibốnthiênthìlấyviênthuốccầutựrađểtrênbànthờ,lạybốnlạyrồikhấnrằng:

-Con làNgô thịnhờơn trờiPhật,đượcTiết sưphụvàVươngsưphụgiúpconthuốcnày,xinTrờiPhậtphùhộchoconcontraiđểnốidõitôngđường.

KhấnxongsaiTiểuNgọc rótmột chung rượunóng,nhai thuốcmàuống.Mùi thuốckhóchịukhác thường.Nguyệtnươngcốnhai trệutrạorồichiêubằngmộthớprượu.Uốngxonglạilạytạbốnlạyrồivềphòng.CảngàyhômđóNguyệtnươngkhôngrakhỏiphòng.

TâyMônKhánhngủdậy,rờiphòngKínhTế,lênthưphòngsaiThưĐồngviếtthiếpcámơnhaiChủsựAn,Hoàngrồiđemđi.

ThưĐồngvừađikhỏithìỨngBáTướcđến,TâyMônKhánhbướcranghênhtiếp.BáTướcváichàorồihỏi:

-HômquađạicadựtiệctạinhàLưuTháigiám,rồi lúcnàomớivềnhàđược?

TâyMônKhánhmờingồirồiđáp:

-NhờnhịvịChủsựthươngnênépuốngnhiềuquá,vềđếnnhàthìcũnggầnkhuya,màcũngsaymèmnênngủngay,cũngvừamớidậyđâythôi.

ĐạiAnđemđồănsánglên.TâyMônKhánhmờiBáTướccùngăn.

LátsauBìnhAnvàobáo:

-CóAnChủsựvàHoàngChủsựtới.

TâyMônKhánhvộisailấymũáovàdọndẹpđồăn.BáTướccũngvộilánhmặtđi.

Hai Chủ sự An, Hoàng xuống kiệu bước lên đại sảnh. Tây MônKhánhbướcratậnthềmnghênhtiếp.AnChủsựhỏi:

-Đêmquavềquannhâncóngủngonkhông?

TâyMônKhánhnói:

-Độiơnnhịvịnhiềulắm,tôivừamớisaingườiđemthiếptớicảmtạthìnhịvịđãnhọclòngtớiđây.

Bangườianvịuốngtrànóichuyện.AnChủsựlạihỏi:

-Tiệchômquađangvuithìquannhânlạicáotừ,saovậy?

TâyMônKhánhnghiêngmìnhđáp:

-Hômquavãnsinhsayquárồi, lúcđứngdậycáotừlạicònbịLưulão công ép uống tớimườimấy chung rượuBồĐào nữa. Lúc lênngựa thì ngồi không vững nữa, về tới nhà thì ngủ say chomãi tớisángnay,vậymàlúcngủdậyvẫnchưathấytỉnhrượuhẳn.

Bangườinóichuyệnuốngtrà.LátsauhaiChủsựAn,Hoàngđứngdậycáotừ.BáTướctrởranóichuyệnmộtlúcnữarồicũngvề.

Tớitrưa,ăncơmxong,TâyMônKhánhngồikiệutớiđáptạhaiChủsựAn,Hoàng.

Tốihômđó,Nguyệtnươngsaisửasoạngiườngchiếusạchsẽ,dọntiệcngonđểsẵn.TâyMônKhánhbướcvào,Nguyệtnươngtiếpđónâncần,vợchồngkềvaiuốngrượu.TâyMônKhánhcười:

-Hômquatôiuốngrượusayvề,nàngkhôngchịuđểtôinghỉởđâynêngiảvờnóilàkhôngkhỏechứgì.

Nguyệtnươngcũngcười:

-Làmgì cóchuyệnđó,hômqua trongngười tôi hơi khóchịu thật.Chỗvợchồngsaochànglạinghingờvớvẩnnhưvậy?

Nguyệtnươngnóixonggắpđồănvàchuốcrượuchochồng.Látsauvợ chồng no say, Nguyệt nương sai dẹp tiệc, để dọn trà lên. Vợchồnguốngtrànóichuyện.Gầnkhuyathìvàogiườngnghỉ.TâyMônKhánhuốngrượuxong,trongngườicũngrạorực,Nguyệtnươnglạichiềuchuộngvuốtve.Đêmđóhaivợchồngthắmthiếtkhôngsaonói

hết.Sánghômsau,Nguyệt nươngsai dọncháogà chochồngăn,TâyMônKhánh ăn xong thìmũ áo ra việnĐề hình lâm việc.Gầntrưa,TâyMônKhánhvềnhà,tớiphòngBìnhNhithămTốQuan.BìnhNhibồngcon,bảoTâyMônKhánh:

-Mấyhômnaytôithấytrongngườikhôngkhỏelắmnênmuốnlàmlễnguyện,nhưngmấyhômnaychàngcũngbậnthànhthửtôichưanói.

TâyMônKhánhbảo:

- Nếu nàng muốn làm lễ nguyện thì để tôi bảo Đại An nó đi mờiVươngsưbàtớiđểnàngnóichuyện,cógìnhờsưbàlocholàxong.

NóixongquaybảoĐạiAnmờiVươngsưbàtới.ĐạiAnvânglờiđingay.BỗngThưĐồngvàobáo:

-CóThườngnhịgiavàỨngnhịgiatới.

TâyMônKhánhlênđạisảnhtiếpđón.BáTướcnói:

-Lúctrướcđạicacóhứarồi,saolạiquên,nayđạicacóthểcùngtôivàThườngnhịcađâydựmộttiệcvuichăng?

TâyMônKhánhkhôngnóigì,chỉsasầmnétmặtmànhìnThườngTrĩTiết.TrĩTiếtgượnggạonói:

-Lâuquákhôngtớithămđạica,canhiởnhàvẫnmạnhchứ.

TâyMônKhánhđáp:

-Canhicũngmạnh,nhưngLýBìnhNhithìhayyếuđau,đangđịnhnhờVươngsưbàlàmlễkhấnnguyệnđó.

BáTướcnói:

-Connhàphúquýthườnghaykhónuôimộtchút,phảithậpphầnbảodưỡngmớiđược.Cũngtựanhưtrồngloàicâyquý,ngaytừlúcnhỏphảicẩnthậntrôngnom.Canhiđâylàthânquýtrọng,chẳngkhácgìhạtngọc trên tay,đừngnóigì lúcnhỏ,ngaycả lúc lớn lên,như lúcsáutuổi,lúcchíntuổi,đềudễgặptaiách,chonêncũngphảithường

xuyêncúngváichocanhimớiđược.Cóvậythìcanhimớihayănchónglớn,maumạnhmàlạidễnuôi.

ĐangnóichuyệnthìĐạiAnvàothưa:

- Vương sư bà không có tại am, các ni cô nói là sư bà vào phủVươngThượngthư,tôiphảitớiđótìmmớigặp.Sưbànóilàlátnữasẽtới.

TâyMônKhánhgậtđầu rồi tiếp tục tròchuyệnvớiBáTướcvàTrĩTiết. Thư Đồng đem trà ra. Bá Tước nhấpmột ngụm trà rồi hắnggiọngnói:

-Bấy lâunay tôiđượcđại ca thươngyêugiúpđỡ,chẳngbiếtphảiđềnđápthếnào.Nhàcửatôithìnghèonànchậtchội,muốnmờiđạicatớinhànhưngsợcóđiềusơthất.Vậynếungàymaingàymốtđạicacórảnhrang thìxinmờiđạicacùngThườngnhịcađây tớihoaviênởngoạithànhvuicùngtôimộtngày,đểgọilàtậntìnhhuynhđệ.

TrĩTiếtnóithêm:

-Ứngnhịcađâyđãcólòngthànhđạicacũngnênnhậnlời,chẳngnêntừchối:

TâyMônKhánhnghĩngợirồinói:

-Nếuvậythìngàymaiđi.

BáTướcvuimừngramặt.

-Đượcvậythìcòngìbằng,mấyhômnayđệđãchuẩnbịsẵncảrồi,chỉ chờ đại ca ưng thuận là tổ chức, đệ cũng đã dặn dàn nhạc,nhưngcólẽphảithêmmộthaicacôngmớithú.

TâyMônKhánhbảo:

-Cáiđókhôngsao,đểtôisaingườigọiNgôNgânNhivàHànKimXuyếnlàđượcchứgì.

BáTướcnói:

-Vậythìtốtquá,chỉsợlàmphiềnđạicamàthôi.TâyMônKhánhliềngọiCầmĐồng,bảođimờiKimXuyếnvàNgânNhi,dặnngàymairahoaviênởngoạithànhđểhát.CầmĐồngvânglờiđingay.

LátsauthìVươngsưbàtới,chàoTâyMônKhánhrồihỏi:

-Hômnayđạiquanchogọibầnnicóchuyệngìdạybảo.BầnniđangởbênphủVươngThượngthư,nghegọinênphảidứtramàtớiđây.

TâyMônKhánhnói:

-Hồisinhcanhi,tacólờitâmnguyện.Naynhờhoàngthiênbảohộ,canhicũngdầndầnlớnmạnh,tamuốnlàmlễtạƠntrờiPhật,cầuthọchocanhi,đồngthờicầukhấnchoLụcnươngđượckhỏemạnh,taiquanạnkhỏi.Dođótachothỉnhsưphụtớiđểbàntính.

Vươngsưbànói:

-TấmthânvàngngọccủacanhilàhoàntoàndoPhậtlựcbảotrì.Đạiquankhôngbiết,chứkinhPhậtchúngtôidạyrằngcónhữngloạiDạxoaLasátchuyêngiếthạingười ta, lại thích làmhại trẻconkhiếnchongườitatuyệttự.NayphảilàmlễđểtụngkinhniệmPhật,trừtàmathìcanhimớiđượcbảodưỡng.

TâyMônKhánhhỏi:

Bâygiờphảilàmthếnàođểđượcnhiềucôngđức?

Vươngsưbànói:

-PhảisoạnlễchohậurồitrướcthìtụngkinhDượcSư,sauthìtụngkinhĐàLa.

TâyMônKhánhbảo:

-Thôithìtrămsựnhờsưphụ.

Vươngsưbànói:

-Ngàymaitốtngày,đểtôivềamsửasoạntrước.

TâyMônKhánhgậtđầu:

-Sưphụtínhsaocũngđược.

Vươngsưbàxinphépvàonhàtrong,nhưngNguyệtnươngvàcáctiểu thiếp đang tụ họp tại phòngBìnhNhi. Vương sư bà lại xuốngphòngBìnhNhi.Nguyệtnươnghỏi:

-ThỉnhsưphụtớiđểlàmlễcầuTrờiPhậtbảohộchocanhi,sưphụđịnhchừngnàokhởikinh?

Vươngsưbàđáp:

-NgàymailàngàyHoàngđạo,tôisẽkhởikinhtạiam.

TiểuNgọcđemtràra.Nguyệtnươngmờimọingườidùngtrà.BìnhNhinói:

-Sưphụà,tôicònchuyệnnàymuốnnhờsưphụnữa.

Vươngsưbàđặtchungtràxuống:

-Cóchuyệngìxinnươngnươngcứdạy.

BìnhNhinói:

-Từhồicócanhitớigiờ,trongngườitôichăngbaogiờđượckhỏe,tôiđịnhnhờsưphụsoạnmột lễcầuchosứckhỏecủa tôi,sưphụnghĩthếnào?Nếuđượcthìlễxong,tôixinhậutạ.

Vươngsưbànói:

-Cáiđócógìkhó,màcũngchẳngphảisoạnlễriêng.Tronglásớcầuchocanhi thì viết thêmbệnh tìnhnươngnươngđểcầu luôncũngđược.

Mọingườitiếptụcuốngtrànóichuyện.