lâu Đài - linktruyen · lỗi k. một cách lịch sự vì đã đánh thức chàng dậy...

277

Upload: others

Post on 19-Jan-2020

2 views

Category:

Documents


0 download

TRANSCRIPT

LÂU ĐÀITácgiả:FranzKafka

Dịchgiả:TrươngĐăngDungNguyêntác:DasSchlossNhàxuấtbản:VănHọcNămxuấtbản:2012Khổ:13x20,5cmSốtrang:520

Giátiền:106.000VNDThựchiệnebook:Vănhọccổđiển(facebook.com/vanhoccodien)

Ngàyhoànthành:03/03/2013Nơihoànthành:HàNội

Tạolạilần2:tna(03/06/16)

Ebookmiễnphítại:www.Sachvui.Com

CHƯƠNG IKhiK.đếnnơithìđêmđãkhuya.Ngôilàngyênnghỉdướilớptuyếtdày.

Sươngmùvàbóngtốibaophủ,khôngthểnhìnthấyngọnđồicóthànhlũyvàtòaLâuđàilớn,dùchỉlàmộtítánhsángmờnhạtnhất.K.đứnghồilâutrênchiếccầugỗdẫntừđườngquốclộvàolàngvànhìnvàokhoảngkhông.

Sau đó chàng đi tìm nơi nghỉ. Trong quán trọ người ta vẫn còn thức.Khôngcóphòngchothuê,nhưngôngkháchđếnmuộnnàyđãlàmchongườichủquánbịbấtngờvàbối rối,anh tađềnghịK.ngủ trênđệmrơmtrongquầyuống.K.đãđồngý.Mộtvàingườinôngdânvẫncònngồilomkhombêncốcbia, nhưngchàngkhôngmuốnbắt chuyệnvới ai cả.Chàngmangđệmrơmxuốngnằmcạnhlòsưởi.Quántrọấmáp,nhữngngườinôngdânngồi imlặng.K.quansáthọmột lúcbằngđôimắtmệtmỏirồichàngngủthiếpđi.

Nhưngchẳngmấychốcngườitađãđánhthứcchàngdậy.Mộtgãtrẻtuổimặcquầnáonhưngười thànhphố,cókhuônmặtnghệsĩ, -mắt tihí, lôngmàyrậm,-đangđứngbênchàngcùngvớichủquán.Nhữngngườinôngdânvẫnchưavề,mộtsốquayghếlạiđểnhìnvànghechorõhơn.GãtrẻtuổixinlỗiK.mộtcáchlịchsựvìđãđánhthứcchàngdậyrồitựgiớithiệumìnhlàcontraiquanphòngthành.Gãnói:

-CáilàngnàylàcủaLâuđài,aisốnghoặcnghỉđêmởđâycũngđềunhưlà sông hoặc nghỉ đêm trong Lâu đài. phải được phép của bá tước. Ngàikhôngcógiấytờgì,chíítthìngàiđãkhôngchochúngtôixem.

K.chốnghaitayngồidậy,vuốtlạitóc,nhìnmọingười,hỏi:-Tôilạcvàolàngnàothếnày?ChẳnglẽởđâycóLâuđàià?-Cóchớ!-gãtrẻtuổikiênnhẫntrảlời,vàK.thấymộtvàingườilắcđầu.

-LâuđàicủabátướcWestWest.-Phảicógiấyphépthìmớiđượcnghỉđêmtạiđâyà?-K.hỏinhưthể

muốntinchắcđiềumìnhvừanghelàkhôngphảiởtrongmơ.-Phảicógiấyphép. -có tiếngđáp,vànhưđểcợtnhạoK.,gã trẻ tuổi

dangcánhtayvềphíachủquánvànhữngngườikhách:-Haylàkhôngcầngiấyphépnhỉ?

-Vậythìtôiđixinphép.-K.vừangápvừanói,rồihấtchiếcchănkhỏingườinhưthểchàngmuốnngồidậy.

-Nhưngđixinai?-gãtrẻtuổihỏi.

-Đếnxinngàibátước,-K.trảlời.-tôicóthểđixinđược?-Đếnngàibátướcđểxinphéplúcnửađêmthếnàyà?-gãtrẻtuổikêu

lênvàlùilạimộtbước.-Khôngđượcsao?-K.hỏi tưng tửng. -Vậy tạisaoanhđánh thức tôi

dậy?Gãtrẻtuổiđộtnhiênnổicáu:-Quânlêulổng!-gãthétlên.-Tôiyêucầuanhphảitôntrọngngườicủa

bátước!Tôigọianhdậyđểchoanhbiếtrằngngaylậptức,anhphảirờikhỏilãnhđịacủabátước.

-Tròhềấyđủrồiđấy!-K.nóigiọngnhẹnhàngmộtcáchbấtngờ,rồichàngnằmxuống,kéochănlênđắp.-Anhquáhốngháchđấy,anhbạntrẻạ.Ngàymaichúngtasẽnóichuyệnvềcáchxửsựcủaanhbạn.Chủquánvàcácngàiđâysẽlànhânchứng,nếutôicầnđến.Anhbạnhãybiếtrằngtôilàngườiđạcđiềnmàngàibátướcmờiđến.Cácphụtácủatôisẽđếnsaubằngôtôcùngvớinhữngdụngcụđođạc,riêngtôithíchđibộtrêntuyết,chỉtiếclàmấylầnbịlạcnênmớiđếnmuộnthếnày.TôitựbiếtlàlúcnàykhôngthểđếntrìnhdiệnởLâuđài,anhlênlớptôilàthừa.Tôiphảinghỉlạiởcáinơimànóimộtcáchnhẹnhàng,anhđãphárốisựyêntĩnhcủatôimộtcáchbấtnhã.Xinđượckếtthúcsựgiảithíchcủatôiởđây,chúccácvịngủngon.

NóixongK.quaymặtvềphíalòsưởi.-Ngườiđạcđiềnà?—chàngnghesaulưngcótiếnghỏingậpngừng,rồi

tấtcảimlặng.Gãtrẻtuổinhanhchóngtrấntĩnhlại,vànhưthểquantâmtớigiấcngủcủaK.,gãnóivớichủquánmộtcáchnhỏnhẹnhưngrõràngtừngtiếng:

-TôihỏiquađiệnthoạivậyVậyratrongquántrọcủalàngnàycũngcóđiệnthoạiư?Họđượctrang

bịghê thật.TuyK.cóhơingạcnhiênnhưngnóichungchàngcũngkhôngquantâmlắm.Hóarađiệnthoạitreogầnnhưởphíatrênđầuchàng,nhưngdobuồnngủnênK.đãkhôngnhìnthấy.NếugãtrẻtuổigọiđiệnthoạithìdùcógiữýmấyvẫnphảiquấyrầygiấcngủcủaK.VấnđềbâygiờlàK.cóđểchogãgọiđiện thoạikhông?Chàngquyếtđịnhcứđểgãgọi.Nếuvậy thìviệc chàng tiếp tục giả vờngủkhông còný nghĩa gì nữa, nênK. lại nằmngửara.Chàngthấynhữngngườinôngdânchụmđầulại,thìthầm.Phảirồi,việcmộtngườiđạcđiềnđếnlàngcóphảilàchuyệnthườngngàyđâu.Cánhcửanhàbếpbỗngmởra,bàvợchủquánxuấthiệnvớitấmthânđẫyđà,to

lớnchoánhếtkhungcửa.Anhchồngliềnnhónchânđếnthôngbáochobàvợvề sự việc vừa xảy ra.Gã trẻ tuổi bắt đầu gọi điện thoại.QuanphòngthànhcủaLâuđàiđãngủ,nhưngmộttrongsốnhữngngườigiúpviệcquanphòng thành, ngài Fritz, đang thức.Gã trẻ tuổi xưng tên là Schwarzer vàthuậtlạiviệcgãgặpK.,mộtngườiđànôngtrạcđộbamươituổi,ănmặckhátồitàn,đangngủngonlànhtrênnệmrơm,đầugốilêncáibalônhỏ,mộtcâygậygỗđặtbêncạnh.Tấtnhiêngãnghingờconngườinày,vàvìchủquánđãquênmất tráchnhiệmcủamình,nêngã,Schwarzer, phảikiểm tra sựviệcđếnnơiđếnchốn,nhưngK.tỏrabựctứcvìbịđánhthứcvàbịdọasẽphảirakhỏilãnhđịacủabátước.CóthểlàK.đúng,vìđãquảquyếtmìnhlàngườiđạc điền đượcngài bá tướcmời đến đây.Tất nhiên ít ra thì cũngphải cótrách nhiệm xem xét lại lời quả quyết đó của K. theo thủ tục, vì vậySchwarzerđềnghịngàiFritzlàmơnhỏilạivănphòngtrungtâmlàcóthậthọđangđợimộtnhàđạcđiềnnhư thếnàykhôngvàxin trả lờingaybằngđiệnthoại.

Lạiyênlặng.NgàiFritzđangkiểmtrasựviệcởtrênđó,cònởđây,mọingườiđợitrảlời.K.vẫnnằmbấtđộngnhưcũ,mắtnhìnratrướcmặt,khônglộvẻtòmò.QuacâuchuyệncủaSchwarzer,tháiđộáccmvàthậntrọngcủagã,chàngcóthểnhậnthấytrongLâuđàithậmchícảnhữngngườicấpthấpnhưSchwarzercũngítnhiềuđượchuấnluyệnvềphépngoạigiao.Ngườitakhônglườibiếng,ởvănphòngtrungtâmvẫncóngườitrựclúcnửađêm,vàrõrànghọlàmviệckhẩntrương,bởivìFritzđãlêntiếng.Câutrảlờichắclàrấtngắngọn,ngaylậptứcSchwarzerbựcbộidậpốngnóixuống:

-Tôiđãbảomà.-gãhétlên-Anhtakhôngphảilànhàđạcđiềnnàocả,màchỉlàkẻbịpbợm,mộtgãlangthangnếukhôngphảilàxấuhơnthế.

NgaylúcđóK.sợSchwarzer,nhữngngườinôngdâncùngchủquánvàvợ lao vào chàng, vì thế để ít ra cũng tránh được đòn tấn công đầu tiên,chàngvộichuihẳnvàochăn.Lạicótiếngchuôngđiệnthoại, tiếngchuôngréotomộtcáchđặcbiệtđốivớiK.Chànglạithậntrọngthòđầura.Mặcdùkhôngaibiếtchắcchắncúđiện thoạinày liênquanđếnK.mọingườiđềuđứngsữnglại,cònSchwarzerthìđiđếnchỗđểmáy.Gãnghemộtlúclâurồikhẽlêntiếng:

-Nghĩalànhầmạ?Thậtlàkhóxửchotôi.Ngàichánhvănphòngấyà?Thậtlàlạlùng.Tôiphảigiảithíchsaođâychongàiđạcđiền?

K.chămchúlắngnghe.NghĩalàLâuđàiđãkhẳngđịnhchànglàngườiđạcđiền.Việcnàymộtmặtbấtlợichochàng,vìnóchúngtỏLâuđàiđãbiếthếtvềchàng,họđãnhậnra tươngquanlựclượngvàmỉmcườichấpnhận

cuộcchiến:mặtkhác,nócũngcólợivìquađóchàngrútrađượckếtluậnlàngườitađãcoithườngmìnhnênchàngsẽtựdohơnsovớilúcđầuchànghyvọng.Cònnếuhọtưởngbằngviệcnghiễmnhiênthừanhậnchànglàngườiđạcđiềncóthểlàmchochàngsợthìhọđãnhầm:chàngchỉhơichờnchợnmộtchút,tấtcảchỉcóthế!

K.quayngườitránhđikhiSchwarzerrụtrèđiđếnbênchàng.Ngườitathuyếtphụcchàngchuyểnsangphòngchủquán,nhưngK.khôngchịu,chỉuốngmộtngụmnướclàmchodễngủmàngườichủquánđưa,rồiđónlấychậurửacùngxàphòngvàkhănmặttừtayvợngườichủquán.Chàngcũngkhôngcầnphảiđềnghịhọgiảitán,vìmọingườiđãrangoài,mặtcúigằmxuốngđểsánghômsauchàngkhôngnhậnra.Đèntắt,cuốicùngthìsựyêntĩnhđãđến.K.ngủthiếpđichođếnsáng,chỉmộthailầncóconchuộtcốngđếnquấyrầygiấcngủcủachàng.

SaubữaănsángmàtheolờingườichủquánthìLâuđàisẽthanhtoántấtcả.K.muốnđivàolàngngay.Chủquán,ngườimàchođếnlúcấychàngchỉtraođổivàilờixãgiaocầnthiếtdosựđốixửcủaanhtahômqua,cứquanhquẩn bên chàng đến nỗi cuối cùng thương tình chàng đã bảo ngồi xuốngcạnhmình.

-Tôichưaquenngàibátước,-K.nói.-Ngườitabảonếulàmviệctốtthìđượctrảtiềncao,cóđúngthếkhông?Conngườitanếuxagiađình,vợconthaphươngcầuthựcthìítracũngmuốnmangvềnhàđượcmộtcáigìđó.

-Vềviệcấyxinngàiđừnglo,tôichưanghenóicóaithanphiềnlàhọtrảtiềnít.

-Tôicũngkhôngphảilàngườinhútnhátđâu.-K.nói,-tôicóthểphátbiểuthẳngýkiếnmìnhvớichínhngàibátước.Nhưngtấtnhiêntốtnhấtlàchúngtasốngyênổnvớicácvịđó.

ChủquánngồiđốidiệnvớiK. trênmépcửasổmàkhôngdámchuyểnchỗ ngồi cho thoáimái hơn. Suốt thời gian đó anh ta chỉ chăm chú nhìnchàngvớiđôimắtto,màunâuđầyvẻlolắng.Vàmặcdùtrướcđóanhtacứquanhquẩnbênchàng,bâygiờlạinhưthểmuốnbỏchạy.Anhtasợchànghỏivềngàibátướcchăng?HaylàanhtasợK.làmột"ônglớn"khôngđángtincậy?K.nghĩtốtnhấtlànóitránhsangviệckhác.Chàngnhìnđồnghồrồinói:

-Khônglâunữanhữngngườiphụviệccủatôisẽđến,anhcóthểsắpxếpnghỉchohọđượckhông?

-Tấtnhiên, thưaông! -anh ta trả lời. -Thếhọkhôngởvớiông trong

Lâuđàià?Anhtadễdàngtừchốikháchnhưthếđấy,nhấtlàvớiK.,bằngmọigiá

anhtamuốnchuyểnchàngvàoLâuđàihaysao?-Điềuđócònchưachắcchắn,-K.nói,-trướchếttôicầnphảibiếtcông

việcrasao.Nếucầnphảilàmviệcởđâythìhợplýnhấtlàtôisốngởdướinày.TôierằngcuộcsốngởtrênLâuđàikhôngthíchhợpvớitôi.Tôiluônmuốnđượctựdo.

-ÔngchưabiếtLâuđàirồi,-chủquánnóinhỏ.-Tấtnhiênkhôngnênnóimò,—K.nói.-TôichỉbiếtởLâuđàingười

tahiểucầnphảichọnmộtnhàđạcđiềnnhưthếnàochomình.Nhưngchắclàhọcòncónhữngưuđiểmkhácnữa.

Chàngđứngdậyđểgiải thoát chongười chủquánđangbặmmôi,bồnchồnlolắng.Thậtlàkhôngdễgìlàmchoconngườinàytinđược.

MộtbứcchândungsẫmmàuviềnkhungđenởtrêntườngđậpvàomắtK.khichàngbướcracửa.Chàngđãthấynótừchỗnằmhômqua,nhưngvìởxachàngkhôngnhậnrabứcảnh,cứtưởngngườitađãlấyảnhđirồi,khôngcógìởđónữamàchỉnhìnthấymặtsaucủabìagiấycònlại.Bâygiờchàngmới rõ đó là bức ảnh chụp nửa thân củamột người đàn ông trạc độ nămmươituổi.Đầuôngtatrễcúithấpxuốngngựcnhưthểcáitránto,nặngvàcáimũikhoằmnhọnđãkéođầuôngtaxuống.Dotưthếcủacáiđầu,bộrâuquainóntrêncằmbịấndẹtvào,tòeramềmmại.Taytráicủaôngtaluồnsâuhếtmứcvàobộtócdày,nhưngkhôngthểnàolôicáiđầulêncaohơn.

-Aiđây?-K.hỏi-Cóphảibátướckhông?Chàngđứngtrướcbứcảnh,khôngquayvềphíangườichủquán.-Khôngphải,-ngườichủquántrảlời,-đâylàquanphòngthành.-ĐúnglàcácôngcóvịquanphòngthànhđẹpmãởLâuđài,-K.nói.-

Tiếclàcontraingàikhôngđượcnhưthế.Khôngphảiđâu, -chủquannói rồikéoKlạigầnhơn thì thầmvào tai

chàng.-Schwarzerhômquanóiquálênđấy,bốanhtachỉlàngườigiúpviệcquanphòngthànhthôi,ôngtacũngchỉlàmộtmộtngườihạngbéttrongsốđó.

K.cảmthấyvàogiâyphútấy,chủquánhệtnhưmộtđứatrẻvậy.-Ồ,mộtkẻláolếu!-chàngcười,nói.Nhưngchủquánkhôngcườitheochàngmànói:

-Tuyvậy,bốanhtacũnglàngườicóquyềnthếlắm.-Thôiđi!-Knói.-Đốivớianhtấtcảmọingườiđềucóquyềnthế.Tôi

cũnglàngườinhưthếchắc?-Không,-chủquántrảlờirụtrènhưngnghiêmchỉnh.-Tôikhôngxem

ônglàngườicóquyềnthế.-Tôithấyanhcóđôimắttinhtườngđấy.-K.nói,-Nóiđểchúngtabiết

vớinhau,quảthậttôikhôngphảilàngườicóquyềnthế,vìthếtôicũngnểsợquyềnlực,cóđiềutôikhôngthànhthậtnhưanhvàkhôngphải lúcnàotôicũngthừanhậnđiềuđó.

NóirồiK.vỗvỗvàomángườichủquánmộtcáchanủi,đểkhơithêmtrong anh tamột chút nhiệt tìnhvới chàng.Thấy thế cũngmỉmcười.Vớikhuônmặtmềmmại,gầnnhưkhôngcórâu,quảthậttrônganhtanhưmộtcậubé.Nhưnglàmsaoanhtalạilấyphảimộtcôvợđẫyđàđứngtuổinhưvậy?Quaôcửasổtrêntường,chàngtrôngthấychịtađangchốngkhuỷutaymảimiết với côngviệc trong nhà bếp.NhưngK. khôngmuốngạn hỏi vềviệcđó,sợlàmbiếnmấtnụcườithậtkhókhănlắmmớihiệnlêntrêngươngmặtanhta.K.rahiệuchochủquánmởcửarồichàngbướcragiữabuổisángmùađôngđẹptrời.

Lúcnày, trongkhôngkhí tróng lành rực rỡ ánh sáng, chàngnhìn thấyLâuđàiởtrêncao,đãđượclớptuyếtmỏngphủlêntoànphầnlàmhiệnrỏhơnnhữngđườngnétcủanó.Trênđóhìnhnhưcóíttuyếthơnởdướilàng,nơichàngphảibướcđithậtkhókhănchẳngkémgìhômquaởngoàiđườngquốc lộ.Ở dưới này tuyết ngập đến cửa sổ của những ngôi nhà nhỏ, treothànhtừngkhốitừtrêncácmáinhàđếnmứcgầnnhưrủxuốngđếnmépcửasổ,cònởtrênnúithìtấtcảđềuvươnlêncaomộtcáchtựdodễdàng.Ítrathìởdướinàythấynhưvậy.

Nhìn từ xa, Lâu đài nói chung đúng nhưK. chờ đợi.Không có vẻ cổkính,khôngcócungđiệnngụynga,tránglệ.Lâuđàichỉlàquầnthểnhữngngôinhàhợpthành.Cóvàingôinhàhaitầng,cònlạilànhiềunhàthấpnằmngổnngang,aikhôngbiêtđấylàLâuđàithìcứtưởnglàmộtthịtrấnnàođó.Kchỉthấymộtthápchuông,nhưngkhôngthểnhậnrađólàthápchuôngnhàthờhaycủanhàở.Nhữngconquạđanglượnquanhđó.

K. tiếp tục đi, mắt dán vào Lâu đài, không để tâm đến việc gì khác.Nhưngcàngđếngần,chànglạicàngcảmthấythấtvọng:Lâuđàinàytrongthựctếchỉ làmộtthị trấnthảmhại;nhữngngôinhàởđâychỉkhácnhữngcănnhàgỗlàngquêlàđượcxâybằngđá,nhưnglớpvữatrêntườngđãtróc

từlâu,vàhìnhnhưđácũngđãlởvụndầnra.K.thoángnhớtớithịtrấnquêhươngcủachàng:nócũngkhôngchútthuakémcáigọilàLâuđàinày.NếuK.đếnđâychỉ làđểthấynhữngthứnàythì thậtuổngchocuộchànhtrìnhdàivừaqua.Thôngminhhơnnếuchàngđãvềquêcũ,lầncuốicùngchàngthmquêđãlâurồi.Vàchàngthầmsosánhgácchuôngnhàthờởnhàvớigácchuôngởtrênnày.Cáigácchuôngđó,vớimáingóirộng,màuđỏ,thẳngnhưmũitênvươnlênmộtcáchquảquyết,cànglêncaocànghẹpdầnrồimấthúttrongkhoảngkhông.Khôngnghingờgìnữa,đólàngôinhàtrầnthế-chúngtacóthểxâygìkháchơn-nhưngvớimụcđíchcaohơnnhữngngôinhàthấpbé ở phía dưới nó, và với ý nghĩa trong sáng hơn ý nghĩa vẩn đục đờithường.Cònởđây,gácchuôngnàycólẽ làcủangôinhàchính,đểở,mộtcôngtrìnhtròntrịa,đơnđiệu,vàsựđơnđiệucủanóphầnnàođươccâydâyleochelấp.Nhữngtấmcửasổnhỏgiờđâylấplánhdướimặttrời,-cócáigìngớngẩntoátratừsựlấplánhđó,-trênphầnmáiđuađượctạothànhcủagácchuônglànhữnghìnhtrangtríđứtđoạn,lộnxộnvàrờirạchiệnlêngiữatrờixanhnhưthểchúngđượckhắclênđóbởibàntayhoảnghốt,cẩuthảcủatrẻcon.Cáigácchuônggiốngnhưmộtngườicótâmtínhchánchường,sốngrurútrongphòngởnơicuốicùngnhấtcủangôinhà,bỗngphámái,nhôlêncaochocảthếgiớibiết.

K. lạidừng lại,cứnhư làkhiđứngyênchàngnhậnxétcácsựviệc tốthơnvậy.Nhưngngười tađãquấyrầychàng.Chàngđangđứng trướcngôinhàthờcủalàng,thựcrađâychỉlàmộtđiếmcanhnhỏđượcxâyphụthêmmộtgiannhàkhođểcóđủchỗchocáctínđồ.Đằngsaunólàtrườnghọc.Mộtngôinhàdài,thấp,đứngvôcôngrồinghềmộtcáchđặcbiệt,trongmộtcáivườncóhàngràobaoquanh,phủđầytuyết,nóvừagợilênkhôngkhícổxưa,lạivừacógìnhưtạmbợ.Vừalúcđónhữngđứatrẻđiracùngvớithầygiáo,chúngtúmtụmquạnhthầy,mắtdánvàoanhta,miệnghuyênthuyênkhôngnghỉ.Bọn trẻnóinhanhnênK.khônghiểugìcả.Thầygiáo làmộtngườinhỏbé,vaihẹp,dángđứngthậtthẳng,mặcdùvậyanhtakhôngđếnnỗibuồncười.Ngườiđànôngtrẻtuổi,tựcaonàytừxađãchămchúđểýtớiK.,sinhlinhduynhấtngoàibọntrẻ.Nhưngườitừxađến,K.chàoconngườibénhỏquenralệnhnàytrước.

-Chàothầygiáo,-K.nói.Bọntrẻsựimlặngđộtngộtnhưchờđợilờithầygiáochắclàđãlàmcho

anhtathíchthú.-Anh ngắmLâu đài à? - thầy giáo hỏimột cách nhã nhặn hơn làK.

tưởng,nhưngvớigiọngnhưthểkhôngtánthànhviệcchànglàm.

-Vâng,-K.trảlời.-tôilàngườilạởđây,tôimớiđếnhômqua.-AnhkhôngthíchLâuđàià?-thầygiáohỏinhanh.-Saocơ?-K.hỏihơingạcnhiên,rồichàngnhắclạicâuhỏimộtcách

nhẹnhànghơn:-TôicóthíchLâuđàikhôngư?Vìsaoanhnghĩlàtôikhôngthíchnhỉ?

-Nhữngngườilạkhôngbaogiờthích,-thầygiáotrảlời.Đểkhỏiphảinóiđiềukhôngđúngchỗ,K.nóilảngsangchuyệnkhác.-Chắclàanhquenngàibátước?-chànghỏi.-Không,- thầygiáo trả lờivàđịnhbướcđi,nhưngK.khôngchịu thôi,

chànghỏilại:-Sao,anhkhôngquenbátướcà?-Làmsaotôicóthểquenôngtađược?-thầygiáonóinhỏ,rồianhtanói

thêmbằng tiếngPháp,giọng tohơn . -Anhhãy thận trọnghơn trướcmặtnhữngđứatrẻvôtộinày.

NghethếK.cảmthấymìnhcóthểđặtcâuhỏi:-Tôicóthểđếnthămanhđượckhông,thầygiáo?Tôisẽởlạiđâylâu,

vậymàbâygiờđãcảmthấymìnhbịbỏrơi,tôikhôngthuộcvềnhữngngườinôngdân,cũngkhôngthuộcvềLâuđài.

-GiữanôngdânvàLâuđàikhôngcósựkhácbiệtlớn,-thầygiáonói.-Cóthể,-K.nói,-nhưngđiềuđókhônglàmthayđổigìđượctìnhthế

củatôi.Tôicóthểđếnthămanhchứ?-TôiởphốThiênNga,cạnhnhàbánthịt.Nhưvậylàanhtađãkhôngmờichàng,chỉthôngbáođịachỉ,thếnhưng

K.vẫnnói:-Đượcrồi,tôisẽtìmanh.Thầygiáokhẽgậtđầuvàđicùngvớiđộiquântíhonđangầmĩtrởlại.

Họnhanhchóngbiếnmấtởconđườngdốc.K. lúng túng. Cuộc nói chuyện đã làm chàng bực mình. Từ khi lên

đường,đây là lầnđầu tiênchàngcảmthấymệt thậtsự.Conđườngdài tớiđây,quabaongày, từngbướcchàngđãvượtquayênổn.Vậymàgiờđây,thậtlàkhôngđúnglúc,xuấthiệnnhữnghậuquảkhóchịuvôcùng,ngoàiýmuốn.Chàngkhôngcưỡng lại được lòngmongmuốncónhữngmốiquenbiếtmới,nhưngnhữngquanhệmớilạilàmchàngmệtmỏi.Nếutrongtrạng

tháinàymàcốbìnhtâmlạivàđidạochođếncổngtòaLâuđàithìcũngđãlàquáđủ.

Chàng tiếp tục đi về phía trước, nhưngđường còn rất dài.Hóa ra conđườngchínhcủalànglạikhôngdẫnlênquảđồicóLâuđài,màchỉdẫnđếngầnđó,rồinhưcốý,nórẽngang,khôngbỏxaLâuđàimàcũngkhôngdẫnđếngần.K.nónglòngmongsaoconđườngsẽhướngvềphíaLâuđài,vìthếchàng tiếp tục đi.Chắc chắn do đãmệt nên chàngkhôngmuốn tránh conđườngđó,nhưngchànghết sứcngạcnhiên thấycái làngnàymớidài làmsao,đimãicũngkhônghết.Nhữngngôinhànhỏnốiđuôinhauvôtậnvớinhữngconmắtcửasổđãbịđóngbăng.Khắpnơiđềucótuyết,nhưngkhôngởđâucómộtbóngngười.K.đànhrờiconđườnghấpdẫnđó,rẽvàomộtcáingõhẹp,ởđâytuyếtphủdầyhơn.Chânngậptrongtuyếtnênmỗibướcđiđềulàmchàngmệtmỏi,êchề.Mồhôivãra,chàngbỗngdừnglại,khôngthểđitiếptục.

Dùsaochàngvẫnkhôngđơnđộc:bênphải,bêntráiđềucónhữngngôinhàcủanôngdân.Chàngvốcmộtnắmtuyếtrồinémvàoôcửasổgầnđấy.Lập tứcmột cánh cửamở ra, - đây là cánh cửa đầu tiênmở ra kể từ khichàng lang thang trong làng, - vàmột ông lãonôngdânđứngởđó,mìnhmặcchiếcáochẽnlôngthú,đầunghiêngnghiênglắclưmộtcáchyếuớtvàthânmật.

-Tôicóthểvàochỗcácbácmộtlúcđượckhông?-K.nói,-tôimệtlắm.Chàngkhôngnghethấyônglãonôngdântrảlời,nhưngvớilòngbiếtơn,

chàngnhìnthấyôngtalấymộttấmvánralótđểchàngcóthểthoátrakhỏilớptuyếtdàyvàchỉsauvàibướcđãcómặtởtrongphòng.

Cănphònglớn,tranhtốitranhsáng:ngườiởngoàivàokhôngnhìnthấygìhết.K.vấpphảicáichậugiặt,mộtbàntayphụnữkéochàngtrởlại.Từmộtgócphòngvẳngđếntiếngtrẻcon,ởgóckháccóhơinướcbốclên,vàcănphòngtranhtốitranhsángtrởnêntốihẳn.K.nhưđứngtrongđámmây.

-Anhtasayrượu,-cóaiđónói.-Anhlàai?-mộtgiọngkẻcảhỏichàngrồiquátônglão:-Tạisaolạiđể

hắnvào?Ôngtưởngcóthểchotấtcảbọnlangthangngoàiđườngvàonhàhaysao?

-Tôilàngườiđạcđiềncủangàibátước.-K.nóinhưmuốnthanhminhtrướcngườihỏichưarõmặt.

-Ồ,ngườiđạcđiền!-mộtgiọngphụnữcấtlên,sauđólàsựimlặngbao

tr-Mọingườibiếttôichứ?-K.hỏi.-Saolạikhông,-vẫnlàgiọngnóicộclốcđó.Xem ra thì việcngười ta biết chàngkhôngphải là lá thưbảođảm lúc

này.Cuối cùnghơi nước đã tan đimột ít, vàK. bắt đầu định hướngđược.

Đườngnhưhômnaylàngàytắmgiặtcủahọ.Cạnhcửangườitagiặtđồlót.Hơinướcbốc lên từcuốigócphòng,nơiđó trongmộtcái thùng tomàK.chưa từng thấybaogiờ trongđời, - tonhưmộtcáigiườngđôi -haingườiđànôngđangtắm,hơinướcmùmịt.Nhưngbấtngờnhấtlàgócphòngbênphải,mặcdùkhôngthểbiếtchínhxáclàcócáigìbấtngờnơiđó.Quamộtcáilỗlớn,duynhất, trêntườngphíasaucủacănphòng,từngoàisântrăngbàngbạcchiếu lênquầnáocủamộtngườiphụnữ thứánhsángmượtmà.Nàngđangnằmuểoải thìđúnghơnlàngồitrongmộtchiếcghếbànhcao,ômđứatrẻsơsinh trênngực.Xungquanhnànglàmấyđứa trẻđangchơi,chúnglànhữngđứatrẻconnôngdân;nhưngnàngthìdườngnhưkhôngphảilànôngdân.Tuynhiêncũngcóthểsựmệtmỏivàbệnhtật làmchongườinôngdântrởnênyểuđiệuhơn.

-Mờianhngồi!-mộtngườiđànôngnói,anhtacóbộrâuquainón,thêmvàođó làbộ riamépcá trêvàdướinó là cáimiệng luônmở ra, phì phò.Bằngmộtcáivungtaykỳcục,anhtachỉvàomộtcáihòmnằmtrênchiếcthùngvắtsữalàmnướcấmbắntungtóelênmặtK..Trêncáihòmđóđãcóônglão,ngườichoK.vàolúcnãy,đangngồitrầmngâm.K.thíchthúvìrốtcuộcchàngcóthểngồixuống.Từlúcđóngườitakhôngđểýđếnchàngnữa.Cạnhcáichậugiặt,một thiếuphụcómái tócdày,màuvàngvừasesẽhátvừalàmviệc,còntrongthùngtắmlàhaingườiđànôngđangcườinóihuyênthuyên, chân tay vùng vẫy. Thỉnh thoảng bọn trẻ thận trọng đến gần họnhưng đều bị họ, không nểmặtK., quẫy cho nước bắn tung tóe, đuổi đi.Trênchiếcghếbànhngườiđànbànằmbấtđộng,khôngđếnđứatrẻsơsinh,nàngchỉđămđắmnhìnvàođâuđó,ởtrêncao.K.nhìnhồilâucảnhtượngđẹp và buồn đó, rồi có thể chàng đã ngủ, vì khi choàng tỉnh dậy bởimộtgiọngnóioangoang,chàng thấyđầumìnhngảvàovaiông lãongồicạnh.Haingườiđànôngđãtắmxong,họđãmặcquầnáovàđứngtrướcmặtK.,cònbọntrẻthìđùagiỡntrongthùngnướcbêncạnhthiếuphụtócvàngđangngồitrông.Téra,cáigãtogiọng,córâuquainónlạilàngườiítquantrọngtrongbọnhọ.Ngườiđànôngkháccũngcaonhưgãcórâuquainón,nhưngítrâuhơnnhiều,làmộtngườitrầmtĩnh,chậmrãi,tongang,mặtrộng,lưỡng

quyềnnhôcao.

-Ngàiđạcđiềnà,-gãnói,-ngàikhôngthểởđâyđược,xinlỗingàivềsựbấtnhã.

-Tôicũngkhôngmuốnởđây, -K.nói. -Tôichỉmuốnnghỉngơimộtlúc.Vàtôiđượcnghỉrồi,bâygiờtôiđiđây.

-Chắclàngàingạcnhiênvìchúngtôikhônghiếukhách,-gãnóitiếp,-nhưnghiếukháchkhôngphảilàmốtởđây,chúngtôikhôngcầnkhách.

K.sảngkhoáihơntíchútnhờgiấcngủ,chànglấylàmmừngtrướclờinóithẳng thắn. Chàng cử động thoảimái hơn, chống gậy đi lại trong phòng,thậmchícònđếngầnchỗngườiđànbàngồitrongchiếcghếbành,cảmthấymìnhcaohơntấtcảmọingười.

-Phảirồi,-K.nói,-cácanhcầngìkhách.Nhưngdùsaothỉnhthoảngcũngcầnđếnmộtngườiđạcđiềnnhưtôiđây.

-Điềuđó tôikhôngbiết, -ngườiđànôngnóichậmrãi -Nếungười tamờingàiđến thìhẳn làcần,chắcchắnđây là trườnghợpngoại lệ.Nhưngchúngtôilànhữngkẻthấpcổbéhọng,phảigiữđúngnguyêntắc,ngàikhôngnênkhóchịuvớichúngtôi

-Không,không,-K.nói,-Tôimangơnàtấtcảmọingườiởđâythìđúnghơn.

Vàthậthoàntoànbấtngờđốivớihọ,K.nhảymộtcái,vàchàngđãđếntrướcmặtngườiđànbà trongghếbành.Nàngđưamắtmệtmỏinhìn ,K.,chiếckhănquàngbằnglụamỏngtrùmđếngiữatrán,trênngựcnànglàđứatrẻsơsinhđangngủ.

-Côlàai?-K.hỏi.-MộtcôgáiđếntừLâuđài,-nàngtrảlờicộclốc,khôngthểhiểulàsự

miệtthịnàydànhchoK.haychochínhcâutrảlờicủanàng.Tấtcảchỉxảyratrongchốclát,haingườiđànôngtúmlấyK.vàdường

nhưkhôngthểgiảithíchđượcbằnglờinói,họlặnglẽlấyhếtsứclôichàngracửa.Trongkhiđó,ônglãokhônghiểuvuimừngvìđiềugìđó,vỗhaitayvàonhau.Ngườiđànbàđanggiặtcũngcườibêncạnhnhữngđứatrẻbỗngnhiênlàmầmĩcảlên.

K.đãởngoàiđường,haingườiđànôngtheodõichàngtừbậucửa.Tuyếtlạirơi,dườngnhưtrờisánghơnchútít.Gãcórâuquainónkêulên,vẻsốtruột:

-Ngàiđịnhđiđâu?ĐườngvàoLâuđàiđilốinàykiamà,cònlốikiadẫnvàolàng.

K.khôngtrảlờigã,màlạihỏingườiđànôngbêncạnhngườinàycóvẻthânthiệnhơn,mặcdùítnói.

-Cácanhlàai?Tôiphảicảmơnaivềviệctôiđãđượcnghỉởđây?-TôilàLaseman,thợthuộcda,-gãtrảlời,-ngàikhôngcầnphảicảmơn

aivềviệcgìcả.-Đượcrồi,-K.nói,—chắclàchúngtacòngặp-Tôikhôngtin,-ngườiđànôngnói.Ngaylúcđó,gãrậmrâugiơtaylênvàbắtđầugàoto:-ChàoArtúr!ChàoJeremiás.K.quaylại:vậylàởtronglàngnàyvẫncóngườiđilạingoàiđường!Có

haingườitrẻ tuổi từphíaLâuđàiđangđiđếngần.Cahaidángngườitầmthước,cânđối,họđềumặcquầnáobósátngười,khuônmặtcùngrấtgiốngnhau.Vàmặcdùdamặthọmàunâusẫmnhưngbộrâunhọncủahọđenđếnmức vẫn nổi lên tương phản trên khuônmặt họ.Hai người đi nhanhmộtcáchkhôngngờngay trên con đườngkhóđi, chân họ rảo bước cùngmộtnhịp.

-Điđâu,điđâuđấy?-gãrậmrâulớntiếnghỏi.Chỉcógàolênthìmớibắtchuyệnđượcvớihọ,họđinhanh,khôngdừngchânmộtgiâynào.

-Chúngtôicóviệc!-họcười,gàolênđáplại.-Ởđâu?-Ởtrongquántrọ!-Tôicũngđiđếnđó!-K.hétlênquáđộtngột.K.rấtmuốnhaingườikiađưachàngđicùng,dùkhôngchờđợigìnhiều

ởsựquenbiếtnhưngchắchọlànhữngngườiđồnghànhtốtđầysảngkhoái.Họđãnghethấytiếngchàng,nhưngchỉkịpgậtđầuthìđãđixa.

K.vẫncònđứngtrongtuyết,chàngkhôngthấyhứngthúgìrútchânlên,đểchỉliềnngayđólạidẫmsâuvàolớptuyết.Gãlàmnghềthuộcdacùngvớibạn,saukhiđãđuổiđượcK.rakhỏinhà,vừaluivàonhàquacánhcửahémở,vừađưamắttheodõichàngK.cònlạimộtmìnhtrêntuyết."Mộtdịpđểthấtvọng,-chàngnghĩ,-nếutađứngđâydotìnhcờchứkhôngphảicóchủý".

Lúcđócánhcửasổbétícủanhàbếpbênphíataytráimởra.Ôcửanàykhiđóng,có lẽdoánh tuyết,nhưcómàuxanh thẫm,nónhỏđếnmứcgiờđâykhiđượcmởravẫnkhôngthấyrõcảkhuônmặtngườiđangnhìnratừđó,màchỉmỗiđôimắtmàunâuvàgiànua.

-Anhtađứngkia,-K.nghemộtgiọngphụnữ.-Ngườiđạcđiền,-giọngđànôngnói.Rồingườiđànôngbướclạigầncửasổ,hỏichàngmộtcáchkhônghẳnlà

bấtnhã,nhưngdườngnhưmốiquantâmchínhcủaôngtalàtrướcnhà,ngoàingõmọithứđềuphảicótrậttự.

-Ôngđợiai?-Tôiđợixetrượttuyếtđưađi,-K.đáp.- Xe trượt tuyết không đi qua đây, - người đàn ông nói, - đường này

khôngcóxeđi.-VậymàconđườngnàydẫntớiLâuđài,-K.nhậnxét.-Vôíchthôi,-ngườiđànôngnóivẻquảquyết.-Dùsaođườngnàycũngkhôngcóxe.Cả hai cùng im lặng.Nhưng người đàn ông có vẻ như đang toan tính

điềugìtrongđầu,vìôngtavẫnđểmởôcửasổcóhơinướcđangtỏara.-Conđườngxấuquá,-K.nóiđểtiếptụccâuchuyện.Nhưngngườiđóchỉnói:-Phải.Thếrồisaumộtlúcimlặng,ôngtanóithêm:-Nếuôngmuốn,tôiđưaôngđibằngxengựacủatôi.-Việcđóthậtlàtốt,-K.phấnkhởinói.Ônglấybaonhiêutiền?-Khônglấygìcả,-ôngtanói.K.ngạcnhiên.-Ông làngườiđạcđiềncủaLâuđàimà, -ngườiđànônggiải thích. -

Ôngmuốnđiđâu?-TôimuốnđếnLâuđài,-K.đáp-Thếthìtôikhôngđi,-ngườiđànôngnóingay.

-NhưngtôithuộcvềLâuđài,-K.nhắclạilờicủaôngta.Nhưthếtôicũngkhôngđi,-ngườiđónóigiọngphảnđối.-Vậyôngđưatôiđếnquántrọ!-K.nói.-Thếthìđược,-ngườiđónói.-tôisẽđưaxetrượttuyếtrangay.Tấtcảnhữngviệcnàyhoàntoànkhôngthểhiệnsựthiệnchímàhầunhư

chỉlàsựcốgắngíchkỷvàhoảnghốtnhằmtốngkhứK.đichokhuấtmắt.Cổngsânmởra,chiếcxe trượt tuyếtnhỏvà thấđểchởhàngnhẹxuất

hiện.Chiếcxekhôngcóchỗngồinào,domộtconngựaốmyếukéo,chủxenghiêngngảđisau,dángngườilomkhom,xiêuvẹo.Khuônmặtkhôngcânđối, gầygò,ửngđỏ củaông ta trông càngnhỏbéhơnbởi chiếckhăn lenquấnchặttrênđầu.Nhìnlàbiếtngayôngtađangốm,ôngtarađườngchỉlàđểđưaKđi.K.nóiđiềugìđóvớiôngta,nhưngôngtachỉphẩytay.TênôngtalàGerstäcker,làmnghềđánhxengựa,đấylàtấtcảnhữnggìmàK.biếtđược.Ôngtamangcáixe,trượttuyếttồitànnàyđếnlàvìnócósẵn,nếuôngtamuốnkéomộtchiếcxekhácthìphảimấtnhiềuthờigian.

-Mờiôngngồilên,-ôngtanóivàdùngroidachỉvàochỗcuốicủachiếcxe,trượttuyết.

-Tôisẽngồicạnhông,-K.nói.-Tôiđibộ,-Gerstäckerđáp.-Tạisao?-K.hỏi.-Tôiđi bộ, -Gerstäckernhắc lại; và cơnhođã làmchongườiông ta

runglên,phảichônchântrongtuyết,taybámvàothànhxe.Kkhôngnàinỉnữa,chàngngồilêncuốixe.Cơnhongớtdầnvàhọxuấtphát.

ỞphíatòaLâuđàimàK.muốnđếnngàyhômđó,trờiđãtốimộtcáchlạlùng,vànómỗilúcmộtlùixa.Nhưngdườngnhưmuốntỏdấuhiệugìđóđểtạmbiệtchàng,tiếngchuôngđổtừnghồitrầmâmvangxamộtcáchvuivẻ.Vàtrongchốclátnólàmchotráitimchàngrunrẩynhưthểđượcthựchiệnđiềugìđómàchàngkhaokhát.Tiếngchuôngnhưđedọavìnócũngvanglênđauđớn.Nhưngrồihồichuônglớnđãnhanhchóngimlặng,thayvàođólànhữngtiếngchuôngyếuớtvanglênlaylắt,cólẽởcả trênđồi lẫndướilàng.

Tiếngchuôngđềuđềunàythíchhợphơnvớicuộchànhtrìnhchậmchạpvàvớingườiđánhxerầurĩnhưngkhótính

-Nàyông!-K.độtngộtkêulênkhihọđangđếngầnnhàthờ,đườngđến

quántrọcũngkhôngxanữa,K.đãcó thểđánhbạohỏivàiđiều. -Tôi lâylàmlạlàôngdámchịutráchnhiệmchởtôiđi!Ôngđượcphéplàmviệcnàyà?

Gerstäcker không để ý đến chàng, tiếp tục lê bước bên con ngựa củamình.

-Hê!-K.kêuto,chànglâyíttuyếtởxenémtrúngvàotaiGerstäcker.Ngườiđánhxẹngựađứnglạivàquaymặtvềphíasau,nhưnggiờđây,khiK.trựctiếpnhìnthấyôngtatừkhoảngcáchgần,vìchiếcxevẫntiếptụctrượtmộtđoạnngắn,vớidángngườilomkhom,gầnnhưkhổải,khuônmặtmệtmỏi,gàygò,đỏgaykhôngcânđốibởimộtbênmáphẳngphiucònbênkialõmvàocùngvớicáimiệngháratrongđóchỉcònvàichiếcrăngcôđơntreolủng lẳng thì vớimột sự cảm thông, chàng nhắc lại điều lúc nãy do ác ýchàngđãhỏi: rằngngười takhông trừngphạtGerstäcker tội chởchàngđihaysao?

-Ôngmuốngì?-Gerstăckerhỏimộtcáchkhóhiểu,vàkhôngđợigiảithíchgìthêm,ôngtaquátngựa,họtiếptụcđi.

CHƯƠNG IIKhigầnđếnquántrọ,-K.nhậnrađiềunàynhờchỗrẽcủaconđường-

rấtbấtngờđốivớiK.làtrờiđãtốihoàntoàn.Chàngđãđikhỏiđâylâunhưthếư?Không,theotínhtoáncủaK.thìcùnglắmchỉmớiđộmột-haigiờ,chàngxuấtphátbuổisáng,đếngiờchưahềthấyđói,vớilạivừamớiđâyvẫncònánhsángbanngày,vậymàgiờđâybóngtốiđộtngộttrànxuống."Ngàythậtngắnngủi,thậtngắnngủi!"chàngthầmnóirồinhoàingườixuốngkhỏichiếcxetrượttuyết,đivềhướngnhàtrọ.ườichủquánđãđứngtrênbựctamcấpdẫnvàonhà,đónK.hếtsứcnồngnhiệt,vớichiếcđèngiơlêncaochiếuthẳng vào chàng.K. chợt nhớ đến người đánh xe, chàng dừng lại, nhưngchàngnghetiếnghoởmộtnơinàođótrongbóngtối,cóthểlàôngtađãđikhỏi.Rồihọsẽgặpnhaumộtdịpgầnđâynhấtthôimà!Khibướcđếnbênngườichủquánđãchàochàngmộtcáchnhúnnhường,chàngthấycạnhcửa,ởhaiphíaphải,tráiđềucómộtngườiđangđứng.Chànglấyđènởtayngườichủquánsoivàomặthọ,vàđãnhậnrahọlàai.Chàngđãnhìnthấyhọ,tênhọ làArtúrvà Jeremiás.Họchàochàng theo lốinhàbinh.K.bật cười, sựkínhtrọngcủahọlàmchàngnhớđếnthờiđilínhhạnhphúccủamình.

-Thếcácanhlàai?-chànghỏi,hếtnhìnngườinàyđếnngườikhác.-Nhữngphụtácủaông,—họtrảlời.-Phải,họlànhữngngườigiúpviệc,-ngườichủquánnhấnmạnh,giọng

nhẹnhàng.- Sao? -K. hỏi. - Các anh là những phụ tá cũmà tôi đã bảo đi theo,

nhữngngườimàtôiđangđợiư?-Vâng.-họđáp.-Đượcrồi,-Knóisaumộtlúcimlặng.-Cácanhđãđến,thếlàtốt.Tuy

nhiên,-chànglạinóithêmsaumộtlúcimlặng.-cácanhđếnmuộnquáđấy,cácanhthậtlàlườibiếng.

-Đườngxaquá,—mộtngườitrongbọnhọnói.-Đườngxa,—K.nhắclại.—NhưngtôiđãthấycácanhđếntừLâuđài.-Vâng,—họtrảlờimàkhônggiảithíchdàidò-Thếdụngcụđođạcđâucảrồi?-K.hỏi.-Chúngtôikhôngcódụngcụđođạc,-họnói.-Nhữngdụngcụđođạcmàtôiđãgiaochocácanhgiữấy?-K.nói.

-Chúngtôikhôngcódụngcụđođạc,-họnhắclại.-Khôngthểchịuđựngnổicácanh!-K.nói.-Thếcácanhcóhiểugìvề

côngviệcđạcđiềnkhông?-Không!-họnói.-Nhưngnếucácanhlànhữngphụtácũcủatôithìcácanhcầnphảihiểu

việcđóchứ?-K.nói.Họimlặng.-Nào,cácanhhãytheotôi!-K.nóivàbướcquatrướcmặthọ,vàonhà.Sauđó,bangườingồitrongquánkhôngnóimộtlờicạnhmộtchiếcbàn

nhỏ,bênnhữngcốcbia,K.ngồiởgiữa,nhữngngườigiúpviệccủachàngngồiởhai bên.Ngoài chiếcbàn củahọ ra, chỉmới cómột chiếcbànduynhấtcóngườingồi,ởđónhữngngườinôngdânđanguốngnhưtốihômqua.

-Tôisẽkhókhănvớicácanhđay,-K.nói,vàkhôngngừngsosánhmặtcủahọvớinhau.-Tôiphảiphânbiệtcácanhthếnàođây?Chỉcótêncủacácanh làkhác, còncácanhđềugiốngnhaunhư... -Chàngngắcngứ, rồinóitiếpmộtcáchmiễncưỡng-Còncácanhđềugiốngnhaunhưlàhaiconrắn.

Nhữngngườiđóchỉcười.-Ngườitavẫndễphânbiệtđượcchúngtôiđấy,-mộtngườinóinhưđể

tựbàochữa.-Tôitinthế,-K.nói,-vìchínhtôiđãđượcchứngkiến,nhưngtôichỉ

nhìnđượcbằngđôimắtcủamình,vàtôikhôngthấyđượcsựkhácbiệtgiữacácanh.Chonêntôisẽđốixửvớicácanhnhưthểcácanhlàmộtngườiduynhất,vàtôisẽgọicảhaingườilàArtúr,vìđólàtêncủamộttronghaingười.Cóphảitêncủaanhkhông?chànghỏimộttronghaingười.

-Khôngphải,-ngườiđótrảlời,-tôilàJeremiás.-Thếnàocũngđược,-K.nói-tôisẽgọicảhaianhlàArtúr.Nếutôibảo

điđâuthìcảhaingườicùngđi;nếutôigiaoviệcchoArtúrthìcảhaingườicùnglàm.Đốivớitôi,làmnhưthếrấtbấtlợi,vìkhôngthểdùngcácanhvàotừng việc riêng biệt, nhưng lại có lợi thế là các anh phải cùng chịu tráchnhiệmđốivới tấtcảnhữngviệc tôigiaophó.Còncácanhphânchiacôngviệc như thế nào, chuyện ấy không dính dáng gì đến tôi, nhưng các anhkhôngthểđổlỗigìchonhauvìtrongmắttôicácanhchỉlàmộtngườiduynhất.

Nhữngngườigiúpviệcnghĩngợirồinói:

-Điềuđórấtkhóchịuđốivớichúngtôi,-Tấtnhiên, -K.nói, - tấtnhiên làkhóchịuđốivớicácanh,nhưngsẽ

phảilàmnhưthế.K.nhìnthấymộtngườinôngdâncứquanhquẩnhồi lâubênchiếcbàn

củahọ,vàcuốicùngôngtamạnhdạnbướcđếnmộttrọnghaingườiphụtáđểthìthầmđiềugìđó.

-Xinlỗi,-Knói,rồiđậptayxuốngbànchàngđứngdậy,-đâylànhữngngườigiúpviệccủatôi,bâygiờchúngtôiđangtraođổi,khôngaicóquyềnquấyrầychúngtôi

-Ô, xin ông cứ việc ạ! - người nông dân nói vẻ sợ hãi rồi lùi về vớinhữngngườicùnghội.

-Cácanhcầnphảiđặcbiệtghinhớđiềunày,-K.nóivàlạingồixuống.-Khôngđượcchuyệntròvớibấtkỳainếukhôngđượcphépcủatôi.Ởđâytôilàngườilạ,vànếucácanhlànhữngphụtrácũcủatôithìởđâycácanhcũnglàngườilạ.Chúngta,bangườilạ,cầnphảigắnbóvớinhau.Cácanhchìatayra!

HọchìatayvềphíaK.rấtsẵnsàng.- Các anh hãy đi đi,-K. nói,- lệnh, là lệnh. Bây giờ tôi đi ngủ và tôi

khuyêncácanhcũnglàmnhưvậy.Chúngtađãkhônghoànthànhcôngviệcngàyhômnay,hômmaicầnphảibắt tayvàocôngviệcsớm.CácanhcầnphảikiếmxetrượttuyếtđểtôicóthểđiđếnLâuđài,sáugiờsángcácanhhãycómặtởtrướcnhàvớixetrượttuyết

-Đượcthôi,-mộttronghaingườigiúpviệcnói.Nhưngngườikianóichenvào:-Màynóiđượcthôi,trongkhimàybiếtlàkhôngthểđược.-Imđi!-K.nói.-Cácanhđãbắtđầukhácnhauđấyhả?Bâygiờthìngườigiúpviệcthứnhấtcũngnói:-Nónóiđúngđấy,ngườilạkhôngthểvàoLâuđàinếukhôngđượcphép.-Cầnphảixinphépởđâu?-Tôikhôngbiết,cólẽxinởQuanphòng-Thếthìchúngtagọiđiệnthoạichoôngta.Cácanhhãygọiđiệncho

Quanphòngthànhngaybâygiờ,cảhaingười!Cảhaingườigiúpviệcđềucùngchạyđếnchỗđểmáyđiệnthoại,xôđẩy

nhautỏravânglờimộtcáchlốbịch,vàđãnhậnđượcđườngdâyliênlạc.HọhỏirằngsángmaiK.cóthểđicùngvớihọvàoLâuđàiđượckhông?

K.ởbênbàncũngnghetrảlời"không"!Nhưngcâutrảlờikhôngchỉcóthể:

-Ngàymaicũngkhôngmàlúckháccũngkhông!-Đểtôigọicho,-K.nóivàđứngdậy.Khôngkểđếnôngnôngdân lúcnãy,chođến lúcnày trongquánrượu

ngườitakhôngquantâmnhiềuđếnK.vànhữngngườigiúpviệccủachàng.NhưngnhữnglờivừarồicủaK.đãlàmchomọingườichúý.Nhữngngườinôngdânđứngcảdậy,vàmặcdùchủquánđãcốgắnggiữhọlại,đámđôngvẫndồnđếnbênmáyđiệnthoại,làmthànhvòngtrònxungquanhK.HọđềuchorằngK.sẽkhôngnhậnđượccâutrảlời.Chàngđãphảiyêucầuhọgiữtrậttự,nóichungK.khôngquantâmđếnýkiếncủahọ.

CótiếngvovephátratừốngnghemàK.chưabaogiờgặpkhigọiđiệnthoại,như thểđó là sựồnàođược tạonên từvô số tiếng trẻ con -nhưngcũngkhôngphảitiếngvovethậtmàlàtiếnghátxaxôi,bấttận-nhưthểtừtiếngvoveấy,mộtâmthanhcaoduynhấtvàmạnhmẽđượctạoramộtcáchvôlý,nóđậpvàotainhưmuốnvàosâuhơncáimàngnhĩmongmanhcủachàng.K.khôngnói,chàngchỉlắngnghe,taytráichốnglênhộpmáy.ChínhK.cũngkhôngbiếtmìnhđãđứngnhưthếđượcbaolâu,chotớikhingườichủquánkéoáobànhtôcủachàngvìcóliênlạcviênnàođótìmchàng.

-Điđi!átgiọngtứctối,cólẽchàngquátthẳngvàoốngnghenênbấtngờđầudâyđằngkiacóngườiđáplại.Cuộcnóichuyệnđãdiễnranhưsau:

-Oszvaldđây,aiởđó?-mộtgiọngnghiêmkhắc,kiêungạovanglên.K.nhậnthấygiọngnóicủangườinàycómộtkhuyếttậtnàođónênôngtachegiấunóbằngvẻnghiêmkhắccốý.

Chàngngậpngừng,khôngmuốnxưngdanh.Đốidiệnvớimáyđiệnthoạichàngcảmthấybấtlực:ngườikiacóthểnổicơnthịnhnộhoặcvứtốngngheđivànhưvậythìaimàbiếtđươcconđườngquantrọngnàođóđãkhéplạitrướcmặtK.

Ngườikiasốtruộttrướcsựdodựcủachàng.-Aiđấy?-ôngtalạihỏivànóithêm:-Tôirấtmừngnếuởđâycácvịgọi

điệnthoạiíthơncho,cácvịvừamớigọichưađầymộtphút.K.đểrangoàitailờinhắcnhở,vớiquyếtđịnhbấtngờ,chàngnói:

-Tôilàphụtácủangàiđạcđiền.-Phụtánào?Ngàiđạcđiềnnào?Lúcnày,bỗngnhiênK.nhớtớicuộcnóichuyệnquađiệnthoạihômqua.-ÔnghãyhỏiFritzấy!-chàngnóicộclốc.Điềunày,thậtbấtngờ,đãcótácdụng.Nhưngchàngcònngạcnhiênhơn,

làsựphụcvụnơivănphòngởtrênđómớithốngnhấtlàmsao.Ngườikiatrảlời:

-Tôiđãbiết.Lạicáingàiđạcđiềnấy.Phải,phải.Saonữa?Phụtánà-József,-K.nói.TiếngồnàocủađámnôngdânsaulưngK.đãquấyrầychàng,rõrànghọ

khôngthíchviệcchàngđãnóitêngiả.NhưngK.khôngcóthờigianđểýtớihọ,cuộcnóichuyệnđãthuhútmọisựchúýcủachàng.

-Józsefà?-ngườikiahỏi.-Nhưngtêncủacácphụtálà...-ngừngmộtlúc,chắcchắnôngtahỏiaiđó,-làArtúrvàJeremiás!

-Đólànhữngphụtámới,-K.nói.-Khôngphải.Họlànhữngphụtácũ.-Họlànhữngngườimới,chỉcótôilàcũ,hômnaytôiđếnsaungàiđạc

điền.-Khôngphải,-ôngtakêulên.-Thếthìtôilàai?-K.hỏivớigiọngthảnnhiênnhưtừđầu.Saumộtlátimlặng,vẫncáigiọngđó,vớicáchnóikhôngchuẩnnhưng

dườngnhưđãkhác,trầmhơn,oaivệhơn,ngườikianói:-Anhlàphụtácũ.Trongkhichúýđếnâmvangcủagiọngnóiấy,K.suýtnữabuộtmiệng

hỏi:-Ôngmuốngì?Chàngmuốnđểquáchốngnóixuốngchorồi.Chàngkhôngchờđợigì

nữaởcuộcnóichuyệnnày.Tuyvậy,gầnnhưbịthôithúc,chàngvộihỏi-ThếbaogiờthìôngchủcủatôicóthểđiđếnLâuđài?-Khôngbaogiờcả,-ốngnghetrảlời.

-Đượcrồi,-K.nóivàtreoốngnghevềchỗ.Ởphía sau, đámnôngdân đã chen lấn đến gần chànghơn.Hai người

giúpviệcvừaliếcmắtnhìnchàngvừalogiữhọlại.Nhưnghọlàmviệcđóchỉchocóvẻ,vàđámđôngthôikhôngchenchúcnữa,chắclàkếtquảcủacuộc nói chuyện đã làm họ thỏamãn. Lúc đó đám đông bị rẽ ra bởimộtnguòiđànôngđiđến từphíasauvớibướcchânnhanhnhẹn,ngườiđócúixuống trướcmặtK. và trao cho chàngmột lá thư.K. nhận lá thư, nhưngtrướchếtchàngnhìnngườiđànôngvìđó làviệcquan trọngnhất lúcnày.Anhtacựckìgiốngnhữngngườigiúpviệc,cũngvớidángngườidongdỏngtrongbộquầnáochật căng, cũngvớicửchỉhoạtbátvàkhéo léonhưhọ.Mặcdùvậy,anhtavẫnhoàntoànkhác.Nếuanhtalàphụtácủachàngthìchàngvừaýhơnbiếtmấy.Anhtaphầnnàolàmchàngnhớtớingượiđànbàvớiđứatrẻsơsinhmàchàngđãgặpởnhàôngthợthuộcda.Anhtamặcgầnnhư toànmàu trắng, áongoàikhôngphảibằng lụavìđấy làquầnáomùađông như của mọi người, nhưng trông mịn màng và sang trọng như lụa.Khuônmặt anh ta trong sángvới đôimắt to, cởimở.Anh ta lấy tayvuốtkhắpkhuônmặtcónụcườirấtđángtincậynhưthểmuốnlauđinụcườiđómàkhônglauđược.

-Anhlàai?-K.hỏi.-TôitênlàBarnabás,-anhtatrảlời,-tôilàngươiđưathư.Anhtanóinăngmộtcáchđànôngmàmôivẫnkhépmởdịudàng.-Anhnghĩthếnàovềhọ?—K.hỏivàchỉvàođámnôngdânmàchàng

vẫnchưamấthếtsựquantâm.Vớinhữngkhuômặtđaukhổ,(nhưthểsọcủahọbịđậptừtrênxuống,dẹtra,vàsựđauđớnđóđãtạonênnétmặtcủahọ)môisưnglên,miệnghára,họhếtnhìnK.lạinhìnsangchỗkhác,ánhmắthọchỉlướtquavàtrướckhilẽraquaytrởlạithìnóđãbámvàomộtvậtxalạnàođó.SauđóK.chỉvàonhữngngườigiúpviệcđangđứngtaykhoáctay,máápvàonhaumỉmcười,khôngthểbiếtđượchọcườikhúmnúmhaymỉamai.Chàngchỉchoanhtatấtcảnhữngngườiđónhưlàđoàntùytùngbuộcphảicódohoàncảnhđặcbiệt,vàchờđợi-vìcuốicùngsựtincậyđóchínhlàđiềumàchàngmongđạtđược-Barnabásmộtlầnvàmãimãinhìnthấysựkhácbiệtgiữahọvàchàng.NhưngBarnabás,vớimộtvẻhoàntoànngâythơ,đãkhônghiểuý,anhtachỉnghechàngnhưngườiđầytớcógiáodụcnghemọilờinóicủaôngchủ,kểcảnhữnglờikhôngliênquanvớimình.Anhtangoan ngoãn đưamắt nhìn quanh, vẫy vẫymột hai người nông dân quenbiết,vànóivài lờivớinhữngngườigiúpviệc.Anhta làmnhữngviệcnàymộtcáchthoảimái,tựnhiênmàvẫnkhônghòalẫnvớihọ.CònK.saukhibị

từchốinhưvậy,màkhôngbịngườitalàmchoxấuhổ,chàngnhớtớiláthưcótrongtay,liềnmởra.Thưviết:

"ThưaNgàirấttônkính!NhưNgàiđãbiết,chúngtôiđãnhậnNgàivàophụcvụBátước.CấptrêntrựctiếpcủaNgài làôngtrưởngthôn,ngườisẽthôngbáochoNgàivềnhữnggì liênquan tớicôngviệcvà tiền lươngcủaNgài, đồng thời Ngài phải chịu trách nhiệm trước ông ta. Tuy vậy tôi sẽkhông bỏ quên Ngài. Barnabás, người chuyển lá thư này thỉnh thoảng sẽquan tâmđếnNgàiđểbiết và chuyểncho tôi nhữngyêucầuđộtxuất củaNgài.

TôisẵnsànglàmtheoyêucầucủaNgàitrongkhảnăngcóthể.Tôichorằng,điềuquantrọngnhấtlàlàmchonhữngngườilaođộngđượchàilòng."

Cạnhchữkýkhôngthểđọcđượclàhàngchữ:"ChánhvănphòngX."-Đợiđã!-K.nóivớiBarnabásđangcúixuốngtrướcmặtchàngrồibảo

ngườichủquánmởcửamộtcănphòng,chàngmuốnởmộtmìnhchốclátvớiláthư.Cùnglúcđó,chàngnhớrarằngBarnabáschodùhấpdẫnthếnàothìanhtacũngkhôngcógìkháchơnmộtngườiđưathư;vàchànggọibiachoanhta.Chàngđểýxemanhtađónnhậnviệcđónhưthếnào,vàthấyanhtamừngrỡuốngngaycốcbia.K.liềnđitheongườichủquán.Trongngôinhànhỏnày,ngườitakhôngthểtìmchochàngmộtcănphòngnàokhácngoàicáigácxép.Cảđếnviệcnàycũnggặpkhókhănvìphảichuyểnhaicôhầugáingủởđóđinơikhác.Thựcrathìngườitakhôngthudọngìngoàiviệccáccôhầubịđưarangoài:mộtchiếcgiườngduynhấtchưatrảiga,vàichiếcgốivàmột tấmvải thô, tấtcảvẫnynguyênnhưkhingười tabỏởđấy từđêmtrước.Trêntườngtreomấytấmảnhthánhvàảnhvềnhữngngườilính.Ngườitacũngkhôngthônggió,rõrànghọhivọngrằngngườikháchmớisẽkhôngnghỉởđâylâu,vàhọcũngkhônggiữchàngởlại.NhưngK.hàilòngvớinhữnggìđãđạtđược.Chàngquấntấmvảithôquanhngười,ngồixuốngbênchiếcbànvàbắtđầuđọclạiláthưtrongánhsángcủamộtngọnnến.

Láthưkhôngnhấtquán,cóchỗngườitanóivớichàngnhưnóivớimộtngườitựdo,cóýchíriêng:cáchxưnghô,hoặcchitiếtnóivềnhữngyêucầucủachànglànhữngchỗnhưthế.Ởchỗkhácthìmộtcáchthẳngthắnhoặcbónggió,ngườitaxửsựvớichàngnhưvớimộtngườilaođộngvôdanhtiểutốt,ngườimàtừchiếcghếcủamộtngàiChánhvănphòngnàođóthìkhómàcó thể nhận ra, quả là ngài Chánh văn phòng cần phải cố gắng lắmmớikhông "bỏquên" chàng.Cấp trên trực tiếp của chàng làngài trưởng thôn,thậmchíchàngphảibáocáocôngviệcvớiôngta.Vàthậtchẳngtốtđẹpgìnếungườiđồngliêuduynhấtcủaôngtalàcônganthôn.Ởđâyrõràngcó

nhữngmâuthuẫnhiểnnhiênđếnnỗiphảicốýđưavàotrongthư.K.lậptứcgạtngayýnghĩvô lýđốivớimộtđối tượngnhưthế:phảichăngcócáigìkhôngdứtkhoátđằngsausựviệc?Chàngthiênvềýnghĩcoiđâylàmộtsựlựachọnđưarađểchàngquyếtđịnh:chàngphảiđưaranhữngkếtluậnrútratừnộidungbứcthư;chàngmuốntrởthànhngườinhưthếnào:mộtngườilaođộngởtronglàng,vớimốiquanhệphôtrươngnhưngthựcchấtchỉlàhìnhthứcbềngoàivớiLâuđài;hoặcbềngoài làngười laođộngở làngnhưngtrongthựctếthìtoànbộcôngviệcđềutuântheonhữngchỉdẫncủaLâuđàidoBarnabástruyềnđạt.K.quyếtđịnhngay,màgiánhưkhôngđượcbiếtgìthêm trong thờigiangầnđây thì chàngcũngđãcó sự lựachọncủamình.Chàngchỉcó thểđạtđượcmộtđiềugìđó trongLâuđàinếuchàng làmộtngườilaođộngởlàng,tránhcàngxacàngtốtcácquanchứcởLâuđài,màcảdânlànghiệnnaytạmthờichưatincậychàng,họsẽcótháiđộkhácvớichàngkhichàngnếukhôngphảilàbạnthìítracũnglàngườicùnglàngvớihọ.VànếukhôngcòncóthểphânbiệtchàngvớiGerstäkerhayLasemann,-mộtviệccầnphảixảyragấpvìtấtcảđềuphụthuộcvàonó-thìlúcđóchắcchắncùngmộtlúcmởratrướcmặtchàngmọiconđườngmàđốivớichàngsẽvĩnhviễnkhéplại,thậmchímãimãikhôngthểnhìnthấynếusựviệcchỉtùythuộcvàolòngnhântừcủacácvịởtrênđó;Tấtnhiênmộtnguycơđangtồntạimàláthưcũngđãnhấnmạnh,thậmchílàđãvẽracóphầnthíchthú,dườngnhưkhôngthểnàotránhkhỏi làphươngdiệnđịavịngườilaođộngcủa chàng. Lá thư đầy rẫy những chữ phục vụ, cấp trên, công việc, tiềnlương,báocáo,ngườilaođộng,kểcảkhinóiđếnchuyệnriêngtưkhácthìláthưcũngxuấtpháttừquanđiểmđó.NếuK.muốntrởthànhngườilaođộng,thì chàng sẽ trở thành người lao động, nhưng lúc đó là vĩnh viễn, khôngđườnglùi,khôngcóviễncảnhnàokhác.K.biếtrằngngườitakhôngđedọachàng bằng sự cưỡng chế thật sự, chàng không sợ điều đómà lại sợ cáiquyềnuycủangoạicảnhlàmchomìnhchánnản,sợsựdửngdưng,mệtmỏicủamìnhtrướcnhữngthấtvọng,sợsứcmạnhcủanhữngtácđộngkhôngthểnhận thấy đang từng giây lát có thể đến với chàng. Chàng cần phải chấpnhậncuộcđọsứcvớinguycơnày.Láthưcũngkhônggiấugiếmrằngnếuphảichiếnđấuthìchàngđãcóđủsựdũngcảmđểbắtđầu.Láthưchỉmớiám chỉmột cách tinh tếmà điều đó chỉ có lương tâm bất ổn, bất ổn chứkhôngphảixấu thìmớinhận thây;nóẩnchứa trongbachữ liênquanđếnviệc tiếpnhậnchàng:"nhưngàibiết”.Từkhicómặt,K.có thểbiếtđược,nhưláthưnói,làngườitađãtiếpnhậnchàng.

Chànglấymộttấmảnhtừtrêntườngxuốngvàgắnláthưvàocáiđinhởđó.Chàngsẽởtrongcănphòngnày,láthưcũngphảinằmởđây.

Sauđó chàng đi xuốngquầy;Barnabás đangngồi cạnhmột chiếc bàncùngvớinhữngngườigiúpviệc.

-Ô,anhđấyà!-K.nóinhưngchàngkhôngcóýđịnhgìvớianhtacả,chỉtỏravuivìđượcgặplại.

Barnabásliềnbậtdậy.K.vừamớibướcvào,đámnôngdânđãđứnglênđểđượcđếngầnchànghơn,dườngnhưhọđãquentúmtụmquanhchàng.

-Cácngườimuốngìtôihoàivậy?K.kêulên.Họkhôngphậtý,quaylạilêbướcvềchỗcủamình.Mộtngườitrongsốhọvừađivừabuôngmộtcâucó ý phân bua, với nụ cười nghi hoặc (nụ cười đó còn xuất hiện trên vàikhuônmặtkhác):

-Biếtđâucóthểđượcnghetingìmới.Rồiyliếmmép,nhưthểméplàmónănmớivậy.K.khôngnóimộtlời

nào làm lành với họ, không sao nếu họ biết kính trọng chàng đôi chút.NhưngK.chưakịpngồixuốngcạnhBarnabásthìđãcảmthấyhơithởcủagãnôngdântrêngáymình.Gãnôngdânnóihắnđếnlấyhộpđựngmuối,nhưngK.đãhétlêngiậndữlàmchogãnôngdânbỏcảhộpđựngmuối,chạymất.Chẳngcógìdễhơnviệc chọc tứcK.,khôngcần làmgìkhác, chỉ cầnxúigiụcđámnôngdânquấychàng,chàngthấysựquantâmbướngbỉnhcủahọcòntồitệhơncảsựxalánhcủanhữngngườikhác.Đâycũnglàmộtsựxalánh,bởivìnếuchàngđếnngồivàobànhọ,chắchọsẽlậptứcđứnglênbỏđi.Nhờ sự cómặt củaBarnabásmà chàngkhông làmầm lên.Tuynhiên,chàngcũngđãquayvềphíađámnôngdân,vẻhămdọa,vàđámnôngdâncũngquayvềchàng.K.thấyhọđềungồiimnhưhến,khôngthểnhậnthấycómốiquanhệnàogiữahọvớinhau,chỉcómộtviệcliênkếthọlạiđólàaicũngchămchămnhìnchàng.ĐộtnhiênK.cảmthấyviệchọquanhquẩnbênchàngkhôngphảivìđộcác,cólẽlàhọmuốncáigìđóởchàngmàkhôngnóiđược,hoặcnếukhôngphảithếthìvìthóitrẻcon,chỉvìtínhtrẻconthôi,tínhtrẻconxemraphổbiếnởđây.Chủquánmàkhôngtrẻconà?Lẽraphảimangbiađếnchomộtngườikháchhàngnàođóthìanhtalạiđứngmọcrễxuốngđất,haitaybưnghaicốcbianhìnK.chằmchằm,khôngnghethấychịvợđangthòđầurangoàicửasổnhỏcủanhàbếpmàgàolênđiềugìđó.

K.đãphầnnàoyêntâm,quayvềphíaBarnabás,chàngmuốnđuổinhữngngườigiúpviệcđi chỗkhác, nhưngkhông tìmđược lýdo.Thật ranhữngngườigiúpviệcchỉimlặng,chămchúnhìnvàocốcbiacủahọ.

-Tôiđãđọcxongláthư,-K.nói.-Anhcóbiếtthưviếtgìkhông?-Không, -Barnabás trả lời, nhưng ánhmắt của anh ta dườngnhưnói

nhiềuhơn.CóthểlàK.đãnhầm,khithấyởBarnabásnhiềuđiềutốt,cònởnhững

ngườinôngdânlàđiềuxấu,nhưngsựcómặtcủaanhtavẫnlàmchochàngthíchthú.

-Trongthưcũngnóitớianh,thỉnhthoảnganhcầnphảichuyểnnhữnglờinhắntingiữatôivàbanquảnlý,chínhvìvậymàtôinghĩlàanhbiếtláthưviếtgì.

-Ngườitachỉgiaochotôi,-Barnabásnói,-chuyểnláthưvàchờôngđọcxong,sauđó,nếuôngthấycầnthiếtthìtôiphảimangtrởlạiýkiếntrảlờibằnglờihoặcbằngvănbản.

-Đượcrồi,-K.nói.-Khôngcầnphảiviếtgìcả,anhbáovớingàichánhvănphòng...Tênôngtalàgìnhỉ?Tôikhôngđọcrachữkýcủaôngta.

-Klamm,-Barnabásnói.-AnhbáovớingàiKlammlàtôicảmơnsựtiếpnhậnvàsựgiúpđỡđặc

biệtcủaông ta.Tôibiếtđánhgiáđiềuđómộtcách thành thực,bởivìchođếnhômnaytôiđãlàmđượcviệcgìchoôngtađâu.Tôisẽthíchứngvớicácýđịnhcủaôngtatrongmọiviệc.Hômnaytôichưacóyêucầugìđặcbiệtcả.

BarnabáschămchúlắngnghevàđềnghịK.đểanhtanhắclạilờinhắntintrướcmặtchàng.K.đồngý,vàBarnabásđãnhắclạitấtcả,đúngtừnglời,sauđóanhtađứngdậy,chàotạmbiệt.

SuốtthờigianK.đãquansátkhuônmặtcủaanhta.Giờđâychàngcàngnhìnkỹanhtahơn.Barnabáscaonhưchàng,thếmàdườngnhưanhtanhìnxuốngchàngmặcdùnhìnvớivẻkhúmnúm,vìkhôngthểtưởngtượngđượcrằngconngườinàycóthểmuốnhạnhụcaiđó.Anhtađúngchỉlàmộtngườiđưathư,thậmchíkhôngbiếttrongláthưmàanhtacầntraotậntaynóigì,nhưngánhmắt,nụcười,dángđiệucửchỉcủaanhtađềunhưẩngiấumộtthôngtinnàođó,mặcdùchínhanhtacólẽkhôngcảmthấynhưvậy.K.chìataychoanhta,chàngnhậnthấyngaylàanhtabịbấtngờ,bởivìanhtachỉmuốntạmbiệtbằngmộtcáinghiêngmìnhchào.

Anh tavừađikhỏi, trướckhimởcửa,anh tadứng tựacửamột lúcvànhìnlướtkhắpquántrọnhưngcáinhìnđókhônggiànhchoaicả,-K.nóivớinhữngngườigiúpviệc:

-Để tôi lấy sổghi chépở trênphòngxuống, sauđó chúng ta traođổinhữngcôngviệctiếptheo.

Nhữngngườigiúpviệcmuốnđivớichàng.-Cácanhởlại,-K.nói.Họvẫncứvới chàng,đếnnỗi chàngphảinghiêmkhắc ra lệnhchohọ

mộtlầnnữa.Barnabás đã không cònở hành langnữa, nhưng anh ta chỉ có thể vừa

mớiđikhỏiđâythôi,cảởtrướcnhàK.khôngnhìnthấyai.Tuyếtlạirơi.-Barnabás!-chànggọi.Khôngcótiếngtrảlời.Anhtacònởtrongnhàchăng?Chỉcókhảnăng

đómàthôi.Mặcdùvậy,K.vẫnlấyhếtsứcđểgọitênanhtalầnnữa.Tiếnggọivanglên, landài trongđêm.Vàtừnơixavọnglại tiếngtrả lờiyếuớt,Barnabásđãđixanhưthế.K.gọianhtaquaylạivàtựmìnhcũngđiđếngặpanhta.Họđãgặpnhauởnơimàtừquántrọkhôngthểnhìnthấy.

-Barnabás,-K.nóigiọngrunrẩy,khôngkìmđược-Tôicònđịnhnóivàiđiềuvớianh.Bâygiờtôimớinhậnthấycáicơchếnàydởquá,nếutôicầngìởLâuđàithìtôiphảiphụthuộcvàonhữngcuộcthămhỏitìnhcờcủaanh.Vừarồinếutôikhôngđuổikịpanh.(anhđinhưbayấy, tôicứtưởnganhcònởtrongnhà)aimàbiếtđượctôiphảiđợiđếnbaogiờmớigặpđượcanh.

-Ôngcóthểđềnghịvớingàichánhvănphòng.-Barnabásnói,-rằngtôihãyđếnvàothờigianquyđịnhdoôngđặtra.

-Điềuđósẽkhôngphùhợp.-K.nói.-Cóthểcảnămtôikhôngcógìđểnhắntin,nhưngcókhianhvừađikhỏimườilămphútlàlạicóviệcgìkhôngthểtrìhoãnđược.

-Vậytôiphảibáocáovớingàichánhvănphòng,-Bamabáshỏi-làphảithiếtlậpmộtmốiquanhệkhácgiữaôngvàôngtakhôngthôngquatôi?

-Không,không, -K.nói, -hoàn toànkhôngcần làmthế, tôinhắcđếnviệcnàyvìmaymắnđuổikịp

-Chúngtacócầnquaylạiquántrọđểônggiaonhiệmvụmớikhông?-Bamabáshỏi.

Vàanhtađãbướcmộtbướcvềphíangôinhà.-Khôngcầngìphảilàmnhưvậy,Barnabás-K.nói,-đểtôitiễnanhmột

đoạnthìtốthơn.-Tạisaoôngkhôngmuốnquaylạiquántrọ?-Barnabáshỏi.

-Ởđóngườitaquấyrầytôi,-K.trảlời,-chínhanhcũngđãthấyđámnôngdânlàmphiềnnhưthếnào.

-Chúngtacóthểđilênphòngông,-Barnabásnói.-Đólàphòngđầytớ,bẩnvàkhôngđượcthônggió,-K.nói,-chínhvì

thếmàtôimuốnđivớianhmộtlúcđểkhỏiphảingồicoquắpởđó.Nhưng,-chàngnóicóvượtlênnỗiengại,-anhchophéptôiđượckhoáctayanh,anhđichắcchắnhơn.

Nói rồi chàng khoác tayBarnabás. Trời đã tối hẳn, chàng không nhìnthấymặtvàkhôngthểnhậnrahìnhdángcủaanhta,nhưngchàngmòmẫmtìmtayanhta.

Barnabáskhôngphảnđối,họđi raxaquán trọ.TấtnhiênK.cảm thấyrằngdùcốgắngbaonhiêuchàngcũngkhôngthểtheođượcBarnabásvàkìmbướcchânanhta,rằngđiềunàytrongnhữnghoàncảnhbìnhthườngcònlàmhỏnghếtmọichuyện,nhấtlànếuhọrơivàonhữngngõhẻmmàsángnayK.đãbịngậptrongtuyết thìcólẽBarnabásphảilôichàngra.Nhưnglúcnàychàngkhônglolắngvềnhữngchuyệnnhưthế,vàviệcBarnabáskhôngnóimộtlờicànglàmchochàngnhẹnhõm.Nếuhọđiimlặngnhưthếnàythìrõrànglàđốivớianhtamụcđíchduynhấtcủahọlàđi.

HọcứđimàK.khôngbiếtlàđiđâu,chàngkhôngtàiođịnhhướngnổi,K,khôngcònbiếtlàhọđãđiquánhàthờchưa?Việcđibộđơnđiệucànglàmchọchàngmệtmỏikhônglàmchủđượcnhữngýnghĩcủamình:nhữngýnghĩthayvìhướngtớimụcđích,lạicứrốitunglên.Chàngdadiếtnhớquêhương đầy ắp những kỷ niệm. Ở đó cũng cómột cái nhà thờ đứng giữaquảngtrườngchính,bêncạnhkhunghĩađịacổcótườngcaobaoquanh.Córấtítchàngtraitrèoquađượcbứctường,mộtthờigiandàiK.cũngkhôngtrèoquađược.Khôngphảihọlàmviệcđóvìtòmò,cáinghíađịađãtừlâukhôngcònbíẩnđốivớihọ,họđãnhiềulầnđiquacáicổngcóchấnsongcủanó.Nhưng họmuốn chinh phục bức tường cao, phẳng phiu đó.Một buổisáng, -ánhsáng trànngậpquảng trườngvắng lặng,K.chưabaogiờđượcthấyquảng trườngnhư thế cả trước đấy và về sau này nữa. -K. đã chiếnthắngbứctườngmộtcáchdễdàng,bấtngờ.Ởmộtchỗthườngxuyênchịuthấtbại,K.trèolênbứctườngngaytừcáiđàđầutiên,miệngcắnchặtlácờnhỏ.Khi nơi dấu chân chàng nhữngmảnh tường vỡ vụn còn rơi lả tả thìchàngđãở trên cao.Chàngcắm lá cờ, gió thổi căng tấmvải.Chàngnhìnxuống,nhìnquanh racảphía saunơicónhữngcây thánhgiágắnsâuvàođất,lúcấyởnơiđókhôngcóaivĩđạihơnchàng.Nhưngcũngvừalúcấycóông giáo đi qua, ông ta đuổi chàng xuống với cái nhìn tức giận.K. nhảy

xuống,đầugốibịvamạnh,chàngđauđớnlêbướcvềnhà.Dùthếthìchàngcũngđãởtrênbứctường!LúcđóK.cảmthấychiếncôngấytăngthêmsứcmạnhchochàngsuốtcảcuộcđời.Màcảmgiácđóđâuphảilàvớvẩnvìchođến lúcnàyđây, saunhiềunăm trôi qua, nó lại đếngiúp chàng,bên cạnhBarnabás,trongđêmtuyếtphủ.

ChàngbámchặthơnvàoBarnabás,anhtahầunhưlôichàngđi,họvẫnkhông phá tan sự im lặng. Họ đang đi về phía nào? Qua trạng thái conđường,K.chỉbiết làhọchưahềrẽvàoconđườngphụnàocả.K.tựkhenmình,vìconđườngkhóảivànỗilosẽtrởvềnhàrasaođãkhôngcảnđượcbướctiếncủachàng.Chàngcònđủsứcđểtiếptụcchoconđườnglôicuốnđếncùng.Chẳnglẽconđườngnàykhôngbaogiờkếtthúc?Banngày,Lâuđàiởtrướcmặtchàngnhưmộtcáiđíchdễdàngđạttới.Ngườiliênlạcchắcchắnbiếtđượcconđườngngắnnhấtđếnđấy.

NhưngbỗngnhiênBarnabásđứnglại.Họđangởđâu?Họkhôngđitiếptụcđượcsao?Barnabásmuốnchia tayvớiK.?Anh ta sẽkhông làmđượcđiềuđó.Chàngnắmchậtvàocánhtayanhtađếnmứcchàngcũngcảmthấyđau.Haylàđãxảyrađiềukhôngthểngờtới:phảichănghọđãởtrongLâuđài,hoặctrướccổngcủanó?Nhưngtheonhưchàngquansátthìhọkhônghềđilênphíađồi.HayBarnabásđãdẫnchàngđitheoconđườngdốckhác?

-Chúngtađangởđâu?-K.thầmhỏichínhmìnhhơnlàhỏiBarnabás.-Ởnhà,-Barnabáscũngtrảlờinhưlàchochínhmình.-Ởnhàư?-Ôngchúýkẻongã,thưaông.Đườngdốcđấy!-Dốcà?-Chỉdốcmộtvàibướcthôi,-Barnabásvừanóidứtlờiđãgõcửa.Mộtcôgáimởcửa,họđứng trênbậccửacủamộtcănphòng lớn,gần

nhưtrongbóngtốivìchỉcómộtchiếcđèndầunhỏtồitàntreoởphíasau,bêntrái,trênmộtchiếcbàn.

-Aiđivớianhđấy,Barnabás?-côgáihỏi.-Ngườiđạcđiền,-Barnabástrảlời.-Người đạcđiền. -Côgái nhắc lại giọng to hơnhướngvềphía chiếc

bàn.Nghethế,ởchỗchiếcbàn,haingườigià-mộtđànông,mộtđànbàvà

mộtcđứngdậychàoK.Barnabásgiớithiệuhọlàbốmẹ,chịgáivàemgái

Amánacủaanhta.K.khôngnhìnhọ,chàngđểchongườitalộtcáiáobànhtôẩmướtcủamìnhđểđemhơcạnhlòsưởi.

Vậylàkhôngphảihọđãtớiđích,màchỉlàBarnabásđivềnhà.Nhưngnóichung,họđếnđâylàmgìchứ?K.kéoBarnabássangmộtbên,hỏi:

-Tạisaoanhvềnhà?HaylàcácanhđangởtrongkhuvựccủaLâuđài?-KhuvựccủaLâụđàiư?-Barnabásnhắclạinhưthểanhtakhônghiểu

ýK.-NhưngtừquántrọanhđãmuốnđiđếnLâuđàicơmà?-K.nói.-Không,thưaông,-Bárnabástrảlời.—Tôimuốnđivềnhà,buổisáng

tôimớivàoLâuđài,tôikhôngbaogiờngủđêmởđó.-À,thìravậy,-K.nói,-tómlạianhkhôngmuốnđiđếnLâuđài,màchỉ

muốnđếnđây.NụcườicủaBarnabásdườngnhưnhợtnhạthơn,vàtoànbộconngười

thựccủaanhtatoátlênvẻkémcỏi,vôvị.-Tạisaoanhkhôngnóitrướcchotôiđiềuđó?-Ôngkhônghỏi, thưaông, -Barnabás trả lời. -Ôngchẳngbảo làcòn

muốngiaomộtviệcgìđó,nhưngkhôngphảiở trongquán, cũngkhôngởtrongphòngông.Tôinghĩrằngởchỗbốmẹtôiđâyôngcóthểgiaonhiệmvụchotôimộtcáchđànghoàng.Nếuôngralệnh,họsẽrờikhỏiđâyngay.Ôngcóthểnghỉđêmởchỗchúngtôinếuôngthíchởđâyhơn.Cólẽtôiđãlàmmộtviệckhôngđúng?

K.khôngbiếttrảlờigì.Tómlạilàmộtsựhiểulầm,mộtsựhiểulầmtầmthường,taihạivàchàngđãmìnhchosựhiểulầmđóvôđiềukiện.Chàngđãđểchochiếcáochẽn,màulụccủaBarnabásquyếnrũ.Giờđây,khianhtamởkhuy,trênbộngựckhỏemạnh,rắnchắccủamộtkẻđầytớ,phíatronglớpáochẽn thò rachiếcáosơmi thô,cáubẩnvàxámxịtđãváchằngváđụp.Tìnhcảnhcủaanhtathậtlàngaongánquámức:mộtôngbốgiànua,bịbệnhthốngphong,bàntaymòmẫmbướcđibằngđôichâncứngđờ;mộtbàmẹhaitayápchéolênngực,béođếnmứckhôngbướcđinổi.Cảhaingười,ôngbốvàbàmẹ,đềuđãtiếnvềphíaK. từnãy,ngaykhichàngmớibướcvào,vậymàhọvẫnchưađếnnơi.Haicôgái tócvàngđềugiốngnhauvàgiốngcảBarnabásnữa,nhưnghọsắcnéthơnvàtongườihơn.HọđứngbênngườilạvàđợiK.chàohỏiítrachỉmộtlờithôi.NhưngK.khôngbiếtnóigì.Chàngtưởngrằngởtronglàngaicùngcótầmquantrọngđốivớichàng.Điềuđóquảlàđángnhưvậy,chỉcóởđây,nhữngngườinàylàkhôngliên

quangìtớichàng.Nếucònđủsứcmộtmìnhvậtlộnvớiconđườngđểtrởvềquántrọthìngaylậptứcchàngđãlênđường.CáikhảnăngsángsớmmaiK.cùngBarnabásđivàoLâuđàilạicàngkhôngquyếnrũchàng.Ngaybâygiờ,trongđêm,chàngmuốnlọtvàoLâuđàivớisựdẫnđườngcủaBarnabásmàkhông ai có thể nhìn thấy, nhưng đó là với một Barnabásmà chàng biếttrướcđây:ngườigầngũinhấtđốivớichàngsovớibấtkỳaichàngđãgặpgiữađámdânlàng,ngườimàchàngcứtưởnglàcóquanhệmậtthiếtvớiLâuđài.Nhưngđivớimộtđứacontraicủagiađìnhnày,-anhtahoàntoànthuộcvềgiađình,vàđangngồibênbànvớihọ-khoáctayvớingườimàrõrànglàngủởLâuđàicũngkhôngđượcphép,giữabanngàybanmặtnhưvậy thìchàngxinchịu,việcđósẽlàmộtthửnghiệmvôvọng,buồncười.

K.ngồixuốngbệlòsưởiởdướicửasổvớiquyếtđịnhsẽnghỉđêmtạiđây,và sẽkhôngnhậnmột sựphụcvụnàocủagiađình.Chàngcảm thấynhữngngườidânlàngđãđuổihoặcsợchàngđềuítnguyhiểmhơn:thựcra,họbỏmặcchàngvàchochàngtậptrungsứcmạnh;cònnhữngkẻgiúpviệcgiảvờthìchỉvớimànkịchnhỏđóngmaulẹnhưthếnàyhọđãđưachàngđếnnhàthaychoLâuđài,thựcchấtlàđánhạchướngchàng,dùhọmuốnhaykhông,làmchosứcchàngsuykiệt.Khôngđểýlàngườitađãmờimìnhđếnchiếcbàngiađình,chàngtiếptụcngồitrênbệlòsưởi,đầugụcxuống.

LúcnàyOlga,ngườihiềnlànhnhấttrongsốhaicôgái,vớicửchỉbốirốicủathiếunữđứngdậyđiđếnbênK.,vàmờichàngtớibênbàn.Bánhmỳvàthịtmỡđãđượcbàyra,bâygiờcôtasẽmangbiatớinữa.

-Lấybiaởđâu?-K.hỏi.-Ởquánrượu,-Olgatrảlời.K.mừngvìcâutrảlời,vàđềnghịcôgáiđừngđilấybianữa,màhãyđưa

chàngđếnquánrượu,ởđóchàngcònmộtvàiviệcquantrọngkhác.NhưnghóaraOlgakhôngmuốnđiđếnquántrọxacủaK.màđếnmộtquánrượukhác,gầnhơn,quánÔngchủ.MặcdùthếK.vẫnyêucầucôtachochàngđicùng,chàngnghĩmìnhcóthểngủởđó.Dùcóphảinhậnmộtchỗnghỉtồitànnhưthếnàothìchàngcũngcứquýhơncáigiườngtốtnhấtmàngườitadànhchochàngởđây,trongcáinhànày.Olgakhôngtrảlờingay,màquaynhìnlênphíatrênchiếcbàn.Emcôđứngdậygậtđầuvànói:

-Nếuôngấymuốnthì…SựđồngýnàysuýtnữađãlàmchoK.từbỏyêucầucủamình:chàngsẽ

khôngđạtđượcgìnhiềuvớiviệcngườitađồngýdễdàngnhưthế.Nhưngkhihọbắtđầutranhluậnrằngngười tacóđểK.vàoquánrượukhông,và

mọingườiđềutỏranghingờđiềuđó,thìchànglạimuốnđivớicôgáibằngbấtkỳgiánào.Chàngcũngkhôngcónghĩralýdogìhợplýđốivớiyêucầucủamìnhcả,giađinhnàycứviệchiểunhưhọhiểu,thậtsựchàngkhôngcảmthấycóđiềugìxấuhổtrướcmặthọ.ChỉcómộtmìnhAmáliatrongsựthờơcủamình đã làm chàng lúng túng bằng ánhmắt nghiêmnghị, nhìn thẳng,khôngxúcđộng,thậmchíhơiđầnđ

Trên đoạn đường ngắn đến quán rượu, K. đã khoác chặt tay Olga, vìkhôngthểtựgiúpmìnhbằngcáchnàokhác,gầnnhưchàngđểOlgakéođinhưtrướcđấyđãlàmvớiemtraicô.K.đượcbiếtthựcracáiquánnàychỉphụcvụchocácquýôngởLâuđài:nếuhọcóviệcgìtronglàng,họsẽănvàngủởđây.Olganóivớichẳngmộtcáchnhỏnhẹgầnnhưlàtincẩn,đivớicôthật thích,gầngiốngnhưđivớiemtraicôvậy.K.cảnhgiácvớicảmgiácthíchthúđó,nhưngtuythế,chàngvẫncảmthấynó.

Quánnày,bềngoàirấtgiốngvớiquántrọmàK.đãở.Ởtronglàngnóichung không có những sự khác biệt gì lớn, nhưng có thể nhận thấy ngaynhữngkhácbiệtnhonhỏtạiđây:Trênbậcthangcủalốiđivàocólancan,phíatrêncánhcửacóngọnđènđẹpsoisáng.Khibướcvào,trênđầuhọcótấmvảigìkhẽđungđưa:đólàlácờgắngiahuybátước.Ởhànhlang,họgặpngayngườichủquán,chắc làông tađangthựchiệnvòngtuần tracủamình.ÔngtanhìnK.dòxét từđầuđếnchânmộtcáchbuồnngủbằngđôimắttihí,nói:

-Ngàiđạcđiềnkhôngđượcđiquáquẩybánrượu.-Tấtnhiên,-Olganói,côlậptứcđứngvềphíaK,-anhấychỉtiễntôi.K. thìngược lại,đãbỏOlgaởđấymộtcáchbạcbẽovàgọingườichủ

quánramộtchỗ.Suốtthờigianđó,Olgakiênnhẫnchờđợiởcuốihànhlang.-Tôimuốnngủởđây,-K.nói.-Rấttiếc,việcđókhôngthểđược,-ngườichủquánnói.-Hìnhnhưông

chưabiếtquánnàychỉdànhriêngchocácquýôngcủaLâuđài.-Tôitinrằngđâylànguyêntắc,-K.nói.-Nhưngdùthếnàothìtôicũng

cóthểngủởđây,trongmộtgócnàođóchứ!-Tôirấtsẵnsànglàmtheoýông,-ngườichủquánnói.-nhưng,chưa

nóiđếnsựnghiêmngặtcủaquyđịnh,màônglàngườitừxađếnnênchưarõ,yêucầucủaôngkhôngthựchiệnđượccònvìcácquýôngcủaLâuđàicựckỳnhạycảm,tôitinlàhọkhôngchịunổidùchỉtìnhcờphảinhìnthấyngườilạ.Nếutôichophépôngngủđêmởđây,nhưngdomộtsựngẫunhiên

nàođóhọpháthiệnra,màsựngẫunhiênthìbaogiờcũngưuáichocácquýông, thìchẳngnhững tôihếtđườngsốngmàôngcũng thế.Điềunàynghebuồncười,nhưngđúngnhưvậyđấy.

Cái ông cao lớn, quần áo nai nịt bó sát người nàymột tay chống lêntường,taykiachốngvàohông,chânđứngbắtchéo,đầuhơicúixuốngphíaK.,đãnóichuyệnvớichàngmộtcáchtincẩnnhưthếôngtakhôngliênquanlắmđến làng,dùrằngbộquầnáomàu tốicủaông tavẫn toát lênvẻ trịnhtrọngmộtcáchquêmùa.

-Tôitintừnglờiôngnói,-K.nói,-vàcũngkhônghạthấpýnghĩacủacácquyđịnh,khi tôidiễnđạtmộtcáchvụngvề.Tôi tha thiếtmuốn lưuýôngrằngtôicónhữngmốiquanhệquýgiátrongLâuđài,vàtôisẽcòncóđượcnhữngquanhệquýgiáhơnthế.Nhữngmốiquanhệnàybảođảmchoôngđốimặtvớimọisựnguyhiểmxảyradotôingủởđây,vàcamđoanvớiôngrằngtôisẽcódịpđềnơnhậuhĩchoôngvìmộtchúthảotâmnày.

-Tôibiết,-ôngchủquánnói,vànhắclại:-Tôibiếtđiềuấy.K.đãđịnhđềđạtrõhơnyêucầucủamình,nhưngcâutrảlờinàyđãlàm

chàngbốirối,nênchỉhỏi:-Hômnay,cónhiềuquýôngởLâuđàingủtạiđâykhông?-Vềphươngdiệnđóthìhômnaytìnhhìnhthuậnlợi,-ôngchủquánnói

vớivẻgầnnhưlàkhíchlệ,-chỉcómộtquýôngởlạiđây.NhưngK.vẫncứdodự,mặcdùhivọngrằngchàngđãđượcchấpnhận,

chàngchỉquantâmđếncáitêncủaquýôngcủaLâuđài.-Klamm,-ôngchủquántrảlờivẻkhôngquantrọng,rồiquaylạivớibà

vợđangloạtxoạtbướcđếngầnhọtrongbộquầnáongườithànhphốcũkỹmộtcáchkinhngạc,dầyđặcnếpgấpvàđườngviềnxoăntít,maytừmộtloạivảimịnmàng.Bàtađếngọiôngchủquánvìngàichánhvănphòngmuốnnóivớiôngtađiềugìđó.ÔngchủquántrướckhiđikhỏiđãliếcnhìnK.nhưthếgiờđâykhôngphảiông tamàchínhchàngphải tựquyếtđịnh lấyviệcngủ đêmở đó.NhưngK. không biết nói gì cả, chính việc ông chánh vănphòng của chàngđangở trong ngôi nhà này đã làm cho chàng lúng túng.Tuykhôngýthứcrõđiềunày,nhưngchàngcảmthấymìnhbịtróibuộcbởisựhiệndiệncủaKlammhơnlàcácquyđịnhcủaLâuđài.ChàngkhôngsợbịKlammbắtgặpchàngởđâytrongýnghĩamàôngchủquánnghĩ,thếnhưnglại rất khó xử, như thể chàng gây ra nỗi đau khổmột cách nông nổi chongườimà chàng chịu ơn. Bên cạnh đó điều tác độngmạnh đến chàng làchàng đã thấy trong sự do dự củamình cái cảmgiác đáng sợ của sự phụ

thuộcđốivớiôngchủvàcáicảmgiácđómạnhđếnmứcchàngkhôngđủsứcvượtqua.Chàngđứngcắnmôi,imlặng.Ôngchủquán,trướckhibiếnmấtsaucánhcửa,cònquaylạinhìnK.lầnnữa,K.nhìntheoôngta,vàđứngyênkhôngnhúcnhíchchođếnkhiOlgabướcđến,đưachàngđiranơikhác.

-Anhmuốngìôngchủquán?-côhỏi.-Tôimuốnngủđêmtạiđây,-K.nói.-Nhưnganhngủởchỗchúngtôicơmà,-Olgangạcnhiên,nói.-Tấtnhiên,tấtnhiên.-K.nói,vàOlgacóthểhiểucâuđónhưthếnào

tùyý.

CHƯƠNG IIINơi uống rượu làmột căn phòng lớn, ở giữa hoàn toàn trống, những

ngườinôngdânđangngồi trêncác thùnggỗ,hoặccạnhđó, sát tường.BềngoàihọkhácvớiđámnôngdânK.đãthấytrongquánrượutrước.Nhữngngườinàysạchsẽhơnvàđềugiốngnhautrongbộquầnáomàuvàngđơnđiệumaytừmộtloạivảithô.Họmặcáovétrộngthùngthìnhvàquầnchật.Thoạtnhìntrônghọđềuthấpbé,rấtgiốngnhauvớikhuônmặtbẹt,gàygòmàlạitròntrĩnh.Nhữngngườinôngdânngồiimlặng,hầunhưkhôngcựaquậy,họđưamắtquansátngườivừabướcvàomộtcách từ tốn,đơnđiệu,màvẫngây tác độngnhất địnhđối vớiK., bởi vì họđông thếmà lại yênlặng.ChànglạinắmcánhtayOlga,tuồngnhưmuốnxácnhậntrướcmặthọlýdocómặtcủamìnhởđây.Trongmộtgócphòng,mộtngườiđànôngquenbiếtcủaOlgađứngdậy,tiếnvềphíaOlganhưngK.đãkhoáctayOlgađưacôrẽsanghướngkhác.KhôngmộtainhậnthấyđiềuđóngoàiOlga,côtuântheochàngvớinụcườitrongánhmắtliếcsangbên.

MộtcôgáitrẻtuổitênlàFridalấybiaởthùnggỗ.Đólàcôgáitócvàng,cóđôimắtbuồn,khuônmặtgầy,khôngcógìđặcbiệt,nhưngánhmắtkiêuhãnhcủacôđãlàmK.sửngsốt.Khiánhmắtcôtachiếulênchàng,K.cảmthấyánhmắtđóbiếtnhữngviệcliênquantớimìnhmàchàngvẫnchưahaybiết tí gì cả, và cái nhìn của côđã làmchochàngnhận ra chúng.K.nhìnnghiêng,quansátFridakểcảkhicônóichuyệnvớiOlga.Họkhôngcóvẻgìlànhữngngườibạn, chỉ traođổivớinhauvài lời lạnhnhạt.K.muốngópchuyệnnênchàngđãtrựctiếphỏiFriđa:

-CôquenôngKlammchứ?Olgabậtcười.-Côcườigìthế?-K.hỏimộtcáchbựcdọ-Tôikhôngcười-Olganóinhưngvẫntiếptụccười-CôOlganàyđúnglàcòntrẻcon.K.nóivàvươnngườiquaquầyhàng

đểmộtlầnnữanhìnvàomắtcủaFrida.Fridacụpmắtxuốngvàhỏikhẽ:-ÔngmuốnnhìnthấyKlammà?K.nóivâng.Fridachỉvàomộtcáicửangaysaulưngcô,vềphíabêntrái;-Ởđâycómộtlỗnhỏ,ôngcóthểnhìnquađược.

-Thếnhữngngườinàysẽnóigì?-K.hỏi.Fridabĩumôi,vàvớibàntaymềmmạilạthườngđãkéochàngđếncạnh

cửa.Quacáilỗnhỏmàchắclàngườitađãkhoanrađểquansát,K.gầnnhưcóthểnhìnhếtđượccănphòng.NgàiKlammngồibênchiếcbànviếtkêởgiữaphòng,trongchiếcghếquay,cóchỗtựathoảimái,vàđượcchiếusángbởingọnđènđiệntreoởđó.Ngàicódángngườitầmthước,béotốtvàbệvệ.Khuônmặtngàicòntrơntru,nhưnghaicáimácủangàiđãhơiphịradotuổitác.Bộriamàuđencủangàiđượcxoắnrộngra.Mắtngàibịchiếckínhkẹpmũilấploáng,treonghiêngchekhuất.NếunhưKlammngồingayngắnbênchiếcbàn thìK. chỉ có thể thấykhuônmặt trôngnghiêng củangài nhưngngàivừangồiquaylạiđốidiệnvớichàng,nênchàngđãcóthểnhìnthẳngvàomặt.Ngàichốngkhuỷutaytráilênbànvàđểtayphảiđangcầmđiếuxìgàdàilênđầugối.Trênbàncóchaibia,vìmépbàncaoK.khôngthểthấygiấytờgìtrênbàncả,nhưnghìnhnhưcáibànđểkhông.Đểchochắcchắn,chàngnhờFridanhìnqualỗ,nóichochàngvềviệcđónhưngcôgáimớivàotrongphòngnênliềnthôngbáochoK.làtrênbànkhôngcóloạigiấytờgìcả.K.hỏiFrida làchàngđãphải rờikhỏichỗđóchưa,côgáicó thểnhìntrộmđếnkhinàotùythích.Lúcnày,chỉcònK.vớiFrida.Olga,nhưchàngthoángđểýthấy,đãlấycớđếnvớingườiquen,vàđangngồitrênmộtthùnggỗcao,chânđungđưa.

-Frida,-K.khẽhỏi,-côquenthânngàiKlammà?-Ồvâng,tôirấtquenbiếtôngta.-Côgáitrảlời.CôtađứngtựabêncạnhK.vàsửalạimộtcáchnghịchngợm-chỉbây

giờK.mới nhận thấy - chiếc áo bluzmỏngmảnh, hở hangmàu kem củamìnhgầnnhưđượctreotrêncơthểốmyếu.Côtahỏi:

-ÔngcònnhớOlgađãcườichớ?-Mộtngườikhôngđượcgiáodục.-K.nói.-Không,-Fridanóiđểhòagiải.-Cólýdođểchịấycườiđấy.Ônghỏi

tôicóbiếtKlammkhông,trongkhitôilà...-Nóiđếnđâyvôtìnhcôtatỏravênhváo,vàcáinhìnđắcthắngcủacôtahoàntoànkhôngliênquangìđếnđiềuhọvừanói,lạilướtđếnK.-Tôilàtìnhnhâncủaôngấy.

-CôlàngườitìnhcủaKlamm?Fridagậtđầu.-Thếthìtrongmắttôicôlàngườihếtsứcquantrọng.-K.mỉmcười,nói

đểcuộcđốithoạicủahọkhôngxenvàoquánhiềusựđạomạo.

-Khôngchỉđốivớiông,-Fridanóimộtcáchthânmật,nhưngkhôngđáplạinụcườicủachàng.

K.cóvũkhílợihạiđốilạitínhtựcaotựđại,vàchàngsửdụngCôđãởtrongLâuđàichưa?-chànghỏi.

NhưngFridakhôngnhậnthấyẩnýcủacâuhỏi.-Chưa,tôiởquánnàychưađủhaysao?-côtanói.Tínhhiếudanhcủa

cótarõràngquáđángvàxemracôtamuốnđượcthỏamãnđiềuđóthôngquaK.

-Côởđâylàthaychủquánchứ?-Đúngvậy,-côgáitrảlời.-Thếmàởquántrọ”Bêncầu"tôibắtđầu

nhưmộtngườiquétdọnchuồngbòđấy.-Vớibàn taymềmmạinàyư! -K.nóinửanhưhỏi, vàkhôngbiết là

mìnhnịnhbợhaythậtrachàngđãbịbàntaycủaFridaquyếnrũ.Đúnglàtaycôtamảnhdẻ,nhỏnhắn,nhưngcũngcóthểgọiđólàbàn

tayyếuớt,khôngcógìđángđểý.-Lúcấykhôngaiquantâmđếnchúng,vàbâygiờcũngthế... -Côgái

nói.K.némcáinhìndòhỏivềphíacôta,Fridalắcđầu,khôngnóitiếp.-Tấtnhiêncôcónhữngbímậtcủamình.-K.nói,-vàcôsẽkhôngnói

vềnhữngbímậtđóchomộtngườimớiquenchỉmớiđượcnửagiờ,vàngườiđócũngchưacódịpđểkểchocônghecôngviệccủamình.

Nhưnglờinhậnxétnàytỏrakhôngđúngchỗ:tuồngnhưchàngđãlàmchoFridachoàngtỉnhkhỏisựmơmơmàngmàngdễchịu.Côtalấyratừcáitúidatreoởnganghôngmộtmẩugỗvàđútnóvàolỗnhòmởcửa.Cóthểthấy là cô ta cốgắngđểK.khỏinhận ra sự thayđổi tâm trạng củamình.Fridanói:

-Mọiviệcliênquannông,tôiđềubiết,ônglàngườiđạcđiền.-vàcôtanóithêm:-Nhưngbâygiờtôicóviệc.-,côtaquaylạidằngsauquầybánrượu,đâyđó,ngườitađềuđứngdậyđểcôlạirótchođầynhữngcáicốcđãcạncủahọ.K.cònmuốnkínđáonóivớicôtavàilờinữa,nênchàngđãlấymộtchiếccốckhôngởtrêngiávàđiđếnchỗcô.

-Cònmộtđiềunữa,Fridaạ,-chàngnói.-Thậtlàchuyệnphithường,vàphảicầnmộtsứcmạnhđặcbiệtđểaiđótừcôgáidọnchuồngbòphấnđấuthànhngườibánrượu.Nhưngchẳnglẽđốivớimộtngườinhưthế,đólàmục

đíchcuốicùngcủamìnhư?Màthựcrađólàcâuhỏingốcnghếch.Từngánhmắtcô,đừngcườitôi,côFridaạ,khôngchỉnóivềquákhứmàcònvềnhữngcuộc tranhđấu trong tương lai.Nhưng sự chốngđối của thếgiới thật ghêgớm,mụcđíchcànglớnthìsựchốngđốicànglớn.Thậtkhôngcógìđángxấu hổ, nếu cô cần đến sự giúp đỡ củamột người đàn ông dẫu không cóquyềnthế,nhưnglàngườicũngbiếttranhđấukhôngmệtmỏi,cólẽrồicólúcchúngtanóichuyệnvớinhaumộtcáchbìnhtĩnhmàkhôngbịbấynhiêucặpmắttòmònhìndánvàochúngta.

-Tôi khôngbiết ôngmuốngì, -Fridanói và tronggiọngnói lúcnày,ngoàicảýmuốn,dườngnhưkhôngphảinhữngthànhcôngmàlànhữngthấtvọngkhông thể kể hết của cuộc đời cô ta đã vang lên. -ÔngkhôngđịnhdànhlấytôikhỏitayKlammđấychứ?Trờiđất!-Côtavỗtayđánhbốp.

-Côđã thấuhiểu tôi, -K.nóigiọngmệtmỏinhưbịbaonhiêusựngờvựcdàyvò,-chínhđólàýnghĩsâukíncủatôi.CôhãybỏKlamm,vàlàmtìnhnhâncủatôi.Bâygiờtôicóthểđiđượcrồi.Olga!-chànggọi.-Chúngtađivềnhàthôi.

Olgatrượtxuốngkhỏichiếcthùnggỗmộtcáchngoanngoãnnhưngcôkhôngthểthoátngaykhỏiđámđôngbạnbè.

FridaliếcnhìnK.mộtcáchđedọa.vànóikhẽ:-Baogiờtôicóthểnóichuyệnvớiông?-Tôicóthểngủđêmởđâykhông?-K.hỏi.-Được,-Fridanói.-Tôicóthểởlạiđâyngaybâygiờchứ?-ÔngcứđikhỏiđâyvớiOlgađểtôicóthểđuổingườitara,sauđómột

lúcôngcóthểtrởlại.-Đượcrồi,-K.nóivànónglòngchờOlga.Nhưngnhữngngườinôngdânkhôngchocôtađi,họnghĩramộtđiệuvũ

màOlgalàtrungtâmvànhảyvòngquanhcô.Cứmộtđợtlạihòreo,nơithìngườinày,nơithìngườikiabướcđếngầnOlga,mộttayômchặtnganglưngcô,quaytítvàivòng.Điệumúavòngtrònngàycàngnhanhhơn,vànhữngtiếngkêukhaokhát, khànkhàngầnnhưhòanhập thànhmột tiếng rúduynhất.Olga,mặcdùlúcđầuchỉcườimuốnbứtrakhỏivòngtrònđó,nhưnglúcnày,vớimáitócxòara,côtađangnghiêngngả,lắclưtừngườinàyđếnngườikhác.

-Họđưabọnnàyđếnlàmkhổtôi,-Fridanóivàcắnvàomôimỏng,tứcgiận.

-Đấylànhữngai?-K.hỏi.-BọnđầytớcủaKlamm,-Fridanói.-Ôngtaluônđưatheolũđêtiện

này,sựcómặtcủachúngchỉpháhoại.Tôicũngkhôngbiếtmìnhđãnóigìvớiông,thưaôngđạcđiền.Xinôngthứlỗicho,nếutôiđãnóiđiềugìkhôngtốtchỉvìbọnnầymàthôi,khôngcógìghêtởmvàđángghéthơnchúng,thếmàtôiphảirótbiavàocốccủachúng.ĐãbaonhiêulầntôiđềnghịKlammđểchúngởnhà,tôicầnphảichịuđựngbọnđầytớcủacácngàikhácchưađủhaysao?Ítrathìôngtacũngnênquantâmđếntôi,nhưngtôivannàichỉvôích,trướckhiôngấyđếnmộtgiờthìchúngđãùađếnđâynhưđàngiasúcùavàochuồngvậy.Nhưngbâygiờthìđúnglàchúngphảicútvàochuồng,nơiấylàcủachúng.Nếuôngkhôngcóởđâythìtôiđãđậpcửa,vàKlammđãtrựctiếpđuổicảbọnrangoài.

-Thếôngấykhôngnghetiếnghọà?-K.hỏi.-Không,ôngấyđangngủ,-Fridanói.-Thếnàocơ?-K.kêulên.-ôngấyngủà?Khinhìnvàophòng,tôithấy

ôngấyvẫncònthức,ngồicạnhbànkiamà.-Bâygiờôngấyvẫnngồinhưthế,-Fridanói.-Khiôngnhìnthấy,lúc

đóông tacũngđangngủ,nếukhông thì tôichưachắcđãđểchoôngnhìnvào.Ôngấyngủtrongtìnhtrạngnhưthếnàyđấy,cácquýôngthườngngủrấtnhiều,khônghiểuđượchọnữa.Vảlại,nếuôngtakhôngngủnhiềunhưthếthìlàmsaomàchịuđựngnổicáilũnày?Bâygiờthìchắctôisẽđuổibọnchúng.

Cô ta lấychiếc roidaở tronggóc,vàchỉbằngmộtcúnhảyduynhất,khônghoàntoànchắcchắn,nhưngkhágiốngnhưnhữngconcừunhảy,côtađãcóởchỗbọnngườiđangnhảynhót.Thoạttiênhọquaylạiphíacôta,nhưthểcómộtvũnữmớiđếnvậy,vàtrongchốcláttưởngnhưFridamuốnđểrơichiếcroidakhỏitay,nhưngrồicôtalạinângroilên.

-NhândanhKlamm,-côtakêuto,-cácngườihãycútrachuồngngựa!Tấtcảhãyrachuồngngựa!

Họ đã thấy là chuyện nghiêm chỉnh, và bắt đầu lùi về phía cuối cănphòngvớinỗisợhãikhôngthểhiểuđược,đốivớiK..Ởđókhimộtngườitrongbọnbịấnvàocánhcửa,cánhcửamởra,khôngkhítronglànhbanđêmùavàovàcảbọnđãbiếnmấtcùngvớiFrida,côtađãlùahọquasân,đivào

chuồngngựa.Trong sự yên tĩnh đột ngột, K. nghe tiếng những bước chân từ ngoài

hàng lang. Bằng cách nào đó để được an toàn, chàng nhảy đến sau quầyrượu,vìchỉcònnơiđólàchàngcóthểnấpđượcmàthôi.Đúnglàngườitakhôngcấmchàngởtrongquánrượu,nhưngvìmuốnngủđêmtạiđây,nênchàngcầnphảicoichừngđểhọkhỏithấymìnhvẫncònởđó.Chàngngồicorodướiquầybánhàngkhicánhcửamở.Tấtnhiênkhôngphảilàhoàntoànvôsựnếuhọpháthiệnrachàngởđónhưngítrathìviệcđócũnggiảithíchcóphầntinđượcrằngchàngtrốnbọnnôngdânhunghãn.Ôngchủquánđến.

-Frida!-ôngtagọivàđiđilạilạivàilầntrongphòng.MaylàFridachẳngmấychốcđãquaylạivàkhôngnhắctớiK.,côtachỉ

phànnànvềnhữngngườinôngdân,vàđivềphíasauquầybánrượutìmK.K.chạmvàođôichânbénhỏcủacôta,từlúcđóchàngcảmthấyantoàn.VìFridakhôngnhắcđếnngườiđạcđiền,nênrốtcuộcôngchủquánphảinóiđến:

-Thếngườiđạcđiềnđâurồi?Tuyvậyôngtalàmộtngườilịchsự,mốiquanhệthườngxuyênvàtựdo

củaôngvớinhữngngườiởtrênmìnhđãluyệnchotácphongcủaông.Ôngchủquánnói chuyệnvớiFridavớimột sự tôn trọngđặcbiệt, điềunàydễthấyhơncảvìsuốtcuộcnóichuyện,ôngtađãđứngđốidiệnvớicônhưlànhàkinhdoanhvớinhânviêncủamình,tuyđólàmộtnhânviêntựcaotựđạivậy.

-Tôihoàntoànđãquênmấtngườiđạcđiền,-FridanóivàđặtbànchânbénhỏcủamìnhlênngựcK.,-chắclàanhtađãđikhỏiđâylâurồi.

Nhưngmàtôichưathấy,tôiđãởngoàihànhlangsuốtcảthờigianđó,-ông

-Anhtakhôngcóởđây,-Fridanóivẻthảnnhiên.-Cólẽanhtađãtrốn,-ôngchủquánnói,-theonhưtôithấythìanhta

cóthểlàmđủmọichuyệnđấy.-Anhtakhôngliều lĩnhthếđâu,-Fridanóivàấnmạnhhơnbànchân

vàongựcK.Trongbảnchấtcôtacócáigìnhưlàsựvuivẻ,cởimởmàchođếnlúc

nàyK.đãkhôngnhậnra.Vàhoàntoànkhôngthểngờđượcđốivớichàng,khiFridabậtcườinói:

-Cólẽanhtatrốnởdướiquầynày.-Vàbấtngờcôtacúixuốnghônvộichàngrồilạiđứngthẳnglênnóimộtcáchtiếcrẻ:-Không,anhtakhôngcóởđây.

Chàngcũngngạcnhiênkhiôngchủquánnói:-Tôicũngrấtkhóchịuvìkhôngbiếtchắcchắn làcó thậtanh tađãđi

khỏiđâychưa,khôngphảivìliênquanđếnngàiKlamm,màlàvìquychế.Màquychếthìliênquantớicảchị,thưachịFrida,cảđốivớitôi.Chịphảichịutráchnhiệmvềquầyrượu,nhữngphầncònlạicủangôinhàrồi tôisẽxemqua.Chúcchịngủngon.

ÔngtachưabướcrakhỏiphòngthìFridađãtắtđèn,ngồixuốngcạnhK.,ởdướiquầy.

-Ngườiyêucủaem,anhyêuquýcủaem,-côtathìthầm,nhưngkhôngđụngvàongườiK..Nhưngâyngấtvìtìnhyêu,Fridanằmngửavàgiangtayra.Đốivớicôta,thờigianlàvôtậntrướchạnhphúccủatìnhyêu,côtabắtđầuhátmộtbàihátgìđó,khônghẳnlàhát,màlàthởdàithìđúnghơn.Sauđó,vìK.vẫnimlặngđắmchìmtrongsuynghĩ,côtabỗngngồibậtdậyvàbắtđầulắcmạnhchàng

-Lạiđâyanh,chúngtacóthểchếtngạtởdướinày.Họ ôm choàng lấy nhau, trong cánh tayK. là cơ thể nhỏ bé và nóng

bỏng.HọlănmấybướctrongsựmêmẩnmàK. thỉnh thoảngmuốnbứtrakhỏinhưngvôhiệu.HọvanhẹvàocửaphòngKlamm,sauđóhọnằmtrongvũngbia,trênnhữngvếtbẩnphủlênsànnhà.Giờnàyquagiờkhác,họcùngchungnhịpthở,vànhịpđậpcủatráitim.ĐólàthờigiandàimàK.liêntụccảmthấymìnhbịlạc,hoặcđangrơivàomộtmiềnxalạchưacóconngườixuấthiệntrướckhichàngtới,cáixứsởxalạmàtrongkhôngkhícũngkhôngcólấymộttínàokhôngkhícủaquêhương,nơimàsựxalạbópnghẹtconngười,nhưngchàngkhôngthểlàmgìđểcưỡnglạisựcámdỗmêhồnngoàiviệctiếptụcđi,vàcàngđicàngbịlạcsâuhơn.Thếrồisauđócócáigìđấythoạttiênkhônglàmchànghoảnghốt,mànhưlàsựbừngtỉnhđầyanủi,khitừphòngKlammmộtgiọngtrầmtrầm,xalạvàuynghiêmgọiFrida.

-Frida,-K.nóithầmvàotaicôgái,nhưchuyểntiếplờigọi.Fridalúcđầuvớisựngoanngoãncốhữuđịnhvùngdậy,sauđócôtađã

nhậnramìnhđangởđâu,liềnduỗitaychân,cườikhẽvànói:-Emkhôngđi.Khôngbaogiờemđếnvớiôngtanữa.K.muốnphảnđối,muốnthuyếtphụccôtađivàovớiKlamm,thậmchí

chàngđã tìmnhững tấmáosơmicủacô ta,nhưngchàngkhôngnóiđượcnênlời.Chànghạnhphúcvìcóthểgiữcôgái trongcánhtaymình,nhưngtronghạnhphúcchàngcũnghoangmang,vìcảmthấynếuFridabỏchàngthìtấtcảnhữnggìchàngcóđềutừbỏchàng.CònFridanhưthểđãlấythêmsứcmạnhdođượcgầnK.,nắmchặttayđậpvàocửa,kêuto:

-Tôiđivớingườiđạcđiền!TôiđivớingườiđạcđiềnKlammlậptứcimlặng.K.ngồidậy,quỳcạnhFridavànhìnquanhtrong

ánhbìnhminhphơnphớt.Cáigìđãxảyra?Đâurồinhữngniềmhivọngcủachàng?Bâygiờchàngcó thểchờđợigìởFrida,khimà tất cảđềuđã rõ?Thayvìtiếnvềphíatrướcmộtcáchthậntrọngtùytheotầmvóccủakẻthùvàmụcđích,suốtmộtđêmchàngđãnằmngảngớnởđây,trongnhữngvũngnướcbiamàgiờđâychàngđangchóngmặtvìmùicủachúng.

-Emlàmgìvậy?-Chàngnóilúngbúng.-Cảhaichúngtađềumấthết.-Khôngphải, -Fridanói, - chỉcóem làmất,nhưngem lạiđượcanh.

Anhhãyyêntâm.Anhnhìnhaianhchàngkiađangcườikiakìa.-Aicơ?-K.hỏivàquaylại.Haingườigiúpviệccủachàngđangngồitrênquầyhàng,hơicóvẻmất

ngủ,nhưngvuivẻ,cáiniềmvuicủasựthựcthitráchnhiệmmộtcáchtrungthành.

-Cácanhmuốngìởđây?-K.quátlênnhưthểhọlànhữngkẻcótộiđãgâyramọisự.ChàngnhìnquanhtìmchiếcroidamàbuổitốiFridađãcầm.

-Chúngtôiphảitìmông,khôngthấyôngxuốngquántrọvớichúngtôi;lúcđầuchúng tôiđã tìmôngđằngnhàBarnabás, cuốicùng thìgặpôngởđây.Chúngtôiđãphảingồiởđâysuốtđêm.Côngviệccủachúngtôichẳngdễdànggì,-nhữngngườigiúpviệcnói.

-Tôichỉcầnđếncácanhvàobanngày,chứkhôngphảibanđêm.Cácanhhãyxéođikhỏiđây!-K.nói.

-Thìđãbanngàyrồiđấythôi,-họnóivàkhôngnhúcnhích.Ban ngày cánh cửa nhìn ra sân đãmở, những người nông dân ùa vào

phòngvớiOlga,ngườimàK.đãhoàntoànquênmất.Olgavẫntươitỉnhnhưtốihômqua,dùtócvàquầnáocôkhônggọngàng,từbậccửacôđãđưamắttìmK.

-Tạisaoanhkhôngđivềnhàvớiem?-côhỏigầnnhưkhóc.-Vìmộtngườiđànbànhưthếnày!-Côtanóithêm,vànhắcđinhắclạicâuđónhiều

lần.Fridađãbiếnđimấyphút,bâygiờlạixuấthiện,vớicáibọcnhỏtrong

tay.Olgađứngbênnhìnbuồnbã.-Chúngtacóthểđi,-Fridanói.Chắcchắncôtanghĩđếnquántrọ"Bên

cầu”,vàhọsẽđitớiđó.K.đicùngFrida,sauhọlànhữngngườigiúpviệc.CóthểthấyngaylàđámnôngdânđãcoikhinhFrida,điềuđócũngdễhiểu,vìchođếnlúcấycôtađãđốixửnghiêmkhắcvớihọ.Mộtngườitrongđámnôngdânlấychiếcgậy,ôngtalàmnhưthểkhôngđểcôtađi,nếucôtanhẫyquachiếcgậythìmớiđượcđi.NhưngchỉmộtcáinhìncủaFridacũngđủđểngườiđólủingay.Trongtuyết,ởngoàitrời,K.hítthở.Chànghạnhphúcvìcuối cùngđược tựdo trongniềmhạnhphúc lớnnày, chàngchịuđựng tốthơnsựvấtvảcủacuộchànhtrình;vànếuđimộtmìnhthìchàngcònchịuđựng tốt hơn nữa. Đến quán trọ, chàng đi thẳng về phòngmình, và nằmxuốnggiường,cònFridathìtựkiếmchỗnằmchomìnhởdướiđất,cạnhK.Nhữngngườigiúpviệccũngùavào theo,họđuổi,nhưngnhữngngườiđóvẫnquaytrởlạiquacửasổ.K.càngmệtmỏihơn.

BàvợchủquántrựctiếplênchàoFridavàFridagọibàta là"Mẹ",họômhônnhau thật lâuvớivẻ thân thiếtđến làkhóhiểu.Cănphòngkhôngđượcyêntĩnh,nhữngngườihầugáicứchạyvào,rồilấyđimộtthứgìđó,họđilạiầmĩtrongnhữngđôiủngđànông.Nếucầnlấycáigìtừchiếcgiườngđãchấtđốngđủ loạiđồđạc, thìhọcứviệc lôi radướingườiK.mộtcáchkhôngthươngxót.HọchàoFridanhưlàchàomộtngườicùngmộtduộcvớihọ.K.bấtchấpsựravàoliêntụccủanhữngngườiđó,suốtmộtngàyđêmchàngnằmtrêngiường.NếuchàngcầngìthìđãcóFridalogiúp.Đếnsánghômsau,khiđãhoàntoàntươitỉnh,cuốicùngK.đãdậy,lúcđólàngàythứtưchàngcómặttronglàng.

CHƯƠNG IVChàngmuốnnóichuyệnmộtmìnhvớiFrida,nhưngnhữngngườigiúp

việcđã làmcản trởviệcđóbằng sựcómặt trơ tráocủahọ.Đã thế, thỉnhthoảngFridalạicườinói,đùacợtvớihọ.Nóichung,nhữngngườigiúpviệckhônghềkhó tính,họ trảihaichiếcváyđãcũsờnxuốngđất, thuxếpchỗnằmtronggócphòng.NhưnhiềulầnhọđãnóivớiFrida,mongmuốnchínhcủahọlàđừngquấyrầyngàiđạcđiền,vàchiếmítchỗthôi.Tấtnhiênvìlẽđómàhọ thì thầm rồi thểnghiệmnhiều tròkhácnhauvà cười ré lên.Họkhoanhtay,chụmchân,ghìsátvàonhau,trongsựtranhtốitranhsáng,trônghọở góc phòng không khác gìmột cuộn len.Thế nhưng rất tiếc, khi trờisáng sủa, dựa trên những điều thấy được, cần phải biết rằng họ là nhữngngườiquansátrấttỉnhtáo,họliêntụcnhìntrộmK.chodùhọchơitròravẻngâyngôtrẻcon, lấytaylàmốngngheđểsautai,vàlàmmộtsốviệcngớngẩntươngtựkhác,họlàmnhưngoàiviệctrauchuốtbộrâucủamìnhrathìhọkhôngquantâmđếnviệcgìkhácvìhọđãtốnrấtnhiềucôngsứcchobộrâu,vôsốlầnhọsosánhxemrâucủaaidàyvàdàihơn,rồiđềnghịFridalàmtrọngtàiquyếtđịnh.Từtrêngiường,K.thườngxuyênquansátsựbắngnhắngcủacảbangườivớimộtsựthờơtuyệtđối.

Giờđâykhichàngcảmthấyđủsứcđểtừbiệtchiếcgiường,họliềnvộiđếnđểphụcvụchàng.Chàngvẫnchưakhỏeđếnmứcphảitừchốicốgắngcủahọ,chàngnhậnthấyrằngvớiviệcnàychàngphảiphụthuộcởhọ;cóthểcónhữnghậuquảxấu,nhưngchàngkhôngthểlàmgìđểchốnglại.VảlạicũngkhôngkhóchịuđốivớichàngkhingồibênbànuốngcàphêdoFridamangtớivàngồisưởiấmcạnhlòsưởimàcôtađốt,hoặcsainhữngngườigiúpviệchăngháimộtcáchvụngvề lên lênxuốngxuốngcầuthangmườilầnđểlấynướcrửa,xàphòng,lược,gương,vàcuốicùng(vìK.cógợiýrađiềuđó)làmộtcốcrum.

K.ralệnhnhưvậy,vàhọđãphụcvụchàng.Bỗngchàngnóivìsựvuivẻhơnlàniềmhivọngthànhcông:

-Bâygiờcácanhhãyđikhỏiđây,tạmthờitôikhôngcầngìcả,tôimuốnnóichuyệnriêngvớicôFrida.

Vì không nhận thấy sự chống đối nào cả trên khuôn mặt của nhữngngườigiúpviệc,nênchàngnóithêm:

-Látnữacảbachúngtađiđếnchỗngàitrưởngthôn,cácanhđợitôiởchỗquầyrượu.

Họvânglời,chỉnhậnxéttrướckhiđi:-Đợithìởđâychúngtôicũngđợiđược.-Tôibiết,nhưngtôikhôngmuốnthế,-K.trảlời.Việcđóđãlàmchàng

bựcmình,nhưngtrongýnghĩanhấtđịnhthìnócũngdễchịuđốivớiK.,khiFrida saukhi nhữngngười giúpviệcđi khỏi liềnngồi vào lòng chàng, vànói:

-Anh làmsaovớinhữngngườigiúpviệc thế,anh thânyêu?Chúng tađừngbímậtđiềugìtrướcmặthọ.Họtrungthànhmà.

-Hừ,trungthành-K.nói.-Chúngliêntụcnhìntrộm,mộtviệclàmvônghĩanhưngthậtghêtởm.

-Emtin làemhiểuanh, -Fridanói rồiômngangcổchàng,cô tacònmuốnnóiđiềugìđó,nhưngkhôngnóiđược,bởivìcáighếởngaycườngnênhọ lănxuốnggiường.Họnằmtrêngiường,nhưngkhôngmêmẩnnhưđêmtrước.Fridatìmmộtcáigìđó,vàK.cũngthế.Mặtnhănnhó,miệngrênrỉ,họchúiđầuvàonhautìmcáigìđó.Họômnhau,cơthểhọcứnẩylên,nhưngviệcđókhônglàmchohọquênđimàngượclại,chỉcànglàmchohọnhớ tới nhiệm vụ là phải tìm kiếm.Họ cào cấu thân thể nhau giống nhưnhữngconchó càobớimặtđấtmột cách tuyệt vọng.Rồi thỉnh thoảnghọliếmkhắpmặtnhaumộtcáchbấtlực,chánchườngtrongniềmhivọngcuốicùngcủahạnhphúc.Khiđãmệtmỏi,họnằmim,vànỗiniềmbiếtơnđốivớinhautrỗidậytronghọ.Lúcđónhữngcôđầytớđilên.

-Xemkìa,nhữngngườinàyvôcôngrồinghềởđây.-Mộtcônói,rồivìthươnghại,đắplênngườihọmộtcáikhăntrảibàn.

Lúc sau K. hất chiếc khăn trải bàn khỏi người và nhìn quanh: chàngkhôngngạcnhiênkhithấynhữngngườigiúpviệclạicómặtởgócphòng,họnháymắtchonhauphảinghiêmchỉnh,rồichỉvềphíaK.,chàotheokiểunhàbinh;ngoàihọracòncóbàchủquánđangngồiđantấtdàicủaphụnữngaysátcạnhgiường.Cáicôngviệcnhỏnhặtấynóichungchẳnglấygìlàmthíchhợpvớitấmthântolớnđẫyđàcủabàtađãtrùmlênlàmtốicảcănphòng.

-Tôiđợiđã lâu, -bà tanóivàngẩngkhuônmặt tobè chằngchịt nếpnhăn,donungnúcthịtnênvẫntrơntru,cólẽđãcómộtthờiđẹp.Bàtanóivớivẻtráchcứ,nhưngkhôngcólýdogì,bởivìKkhônghềchogọibàtađến.Vìvậymàchàngchỉgậtđầuvớicáiđiềuvừanghevàngồidậy.Fridacũngđãdậy,bỏK.ởđó,côtađứngtựavàochiếcghếcủabàchủquán.

-Bàđợitôiđếnchỗtrưởngthônvềhãynói,cóđượckhông?-K.dodự

hỏi.-Tôicóchuyệnquantrọngmuốnbànvớiôngta.-Chuyệnnàyquantrọnghơn,ônghãytinvậy,thưaôngđạcđiền,ởđó

chỉ bàn về côngviệc của ông, cònở đây là chuyệnvềmột conngười, vềFrida,côphụcvụcủatôi.-Bàchủquánnói.

-À,phảirồi.Đólàchuyệnkhác,tôikhôngbiếtlàtạisaocácngườilạikhôngđểviệcđóchohaichúngtôitựgiảiquyết.

-Vìtìnhthươngvàsựlolắng,-bàvợôngchủquánnóivàkéođầuFridavềphíamình.Côgáiđứngchỉđếnvaingườiđànbàđangngồi.

-NếuFridatintưởngbànhưthếthìtôikhôngthểlàmgìkhácđược,-K.nói.-Vìvừarồi,Fridađãxácnhậnnhữngngườigiúpviệccủatôilàngườitrungthành,nhưvậychúngtađangởgiữabạnbè.Tôicóthểtuyênbốvớibà,thưabàchủquán,tốtnhấtlàtôicướicôFridathậtnhanh.RấttiếclàmthếtôicũngkhôngthểđềnđáplạichoFridacáimàvìtôicôấyđãđánhmất:đólàviệclàmởquán"Ôngchủ"vàsựbảotrợcủaKlamm.

Fridangướcnhìnlên,nướcmắtlưngtròng,mắtcôtakhôngcódấuhiệugìlộvẻthắnglợi.

-Tạisaolạilàtôi?Tạisaocácngườichọntôilàmviệcnày?-Cáigì?-cùngmộtlúcK.vàbàvợôngchủquánđềuhỏi.-Tộinghiệpconbé,nóhoàntoànlúngtúng.Maymắnvàtaihọađãlàm

chonóbốirối,-bàvợôngchủquánnói.Vànhưđể làm tăng thêmsứcmạnhchonhững lờiđó,Fridanhảyđến

chỗK.vàhônchàngmộtcáchmãnhliệtnhưthểởtrongphòngkhôngcònaikhácngoàihọ.Sauđó,vẫnômchặtK.khóc,côtakhuỵuxuốngtrướcmặtchàng.K.vuốttócFridabằngcảhaitay,vàhỏibàvợôngchủquán:

-Thếthìbàđồngývớitôichứ-Ônglàmộtngườitửtế,-bàchủquánnóigiọngmuốnkhócvớimộtvẻ

bấtlực.Bàtathởkhókhănnhưngdùsaovẫncònsứcđểnói:-BâygiờchỉcầncânnhắcxemônglấygìbảođảmchocôFrida,vìchodùtôitrọngôngnhưthếnàosaunhữngsựviệcnàythìrốtcuộcôngcũngchỉlàmộtngườilạ,ôngkhôngthểdựavàoaicả,vềnhữngmốiquanhệcủaôngởnhàthìởđâykhôngmộtaibiếtcả.Chonênphảicầnđếnsựbảođảm.Ôngcũngthấynhưthế,thưaôngđạcđiền,bởivìvừanãychínhôngđãnhấnmạnhrằngFridađãmấtmátnhiềukhigắnbóvớiông.

-Sựbảođảm,phảirồi,tấtnhiênnhữngcáiđótốtnhấtlàtraotrướcmặt

ngàicôngchứngviên,nhưngcólẽcácnhàchứctráchkháccủabátướccũngsẽcanthiệpvàoviệcđó.Hơnnữatôicũngcóviệcphảigiảiquyết,khôngthểtrìhoãnđượctrướcngàycưới.TôiphảinóichuyệnvớiKlamm.

-Điềuđókhôngthểđược,ýnghĩgìmàkỳvậy!-Fridanói,vàhơirướnlênnépvàongườiK.

-Thếmàphảilàmđấy,-K.nói-Nếuanhkhôngthànhcông,thìemphảicốgắngthựchiệnbằngđược.

-Emkhôngthểlàmviệcđó,anhK.,emkhôngthể.Klammkhôngbaogiờ thèm bắt chuyện với anh. Làm sao anh có thể tưởng tượng ra rằngKlammnóichuyệnvớianh!-Fridanói.

-Thếthìôngtanóichuyệnvớiemchứ?-K.hỏi.-Vớiemcũngkhông,-Fridanói.-ôngtakhôngnóichuyệnvớianh,với

emcũngkhông.Đâylàviệchoàntoànvôlý.Côtagiangtayquayvềphíabàchủquán:-Đấymẹnhấymuốngì?-Ônglàngườikỳquặc,ôngđạcđiềnạ,ôngmuốnđiềukhôngthểđược.-

Bàchủquánnói,rồitrongtưthếngồibàtadoãichân,ưỡnngười:cáiđầugốitođoànhlồirakhỏichiếcváymỏngmảnh,trôngbàthậtkhủngkhiếp.

-Tạisaolạikhôngthểđược?-K.hỏi.-Tôigiảithíchchoôngngayđây,-bàchủquánnóivớigiọngnhưthểsự

giảithíchnàykhôngphảilàcửchỉgiúpđỡcuốicùng,màlàsựtrừngphạtđầutiêncủabàta.-Tôirấtvuilònggiảithíchchoôngvềviệcđó.TuyrằngtôikhôngthuộcvềLâuđài,tôichỉlàmộtngườiđànbàbìnhthường,mộtbàchủquántrọbìnhthườngởđây.trongmộtquánhạngbét(cũngkhônghoàntoànlàhạngbét,nhưngmàgầnnhưthế),chínhvìvậymànhữngđiềutôisắpnóisẽkhôngđượcôngcoitrọng,nhưngsuốtđờitôiđãtỉnhtáovàđượcgặpnhiềungười,tấtcảmọilotoanvềkinhdoanh,buônbánđềuđèlênvaitôi,vìtuychồngtôilàmộtchàngtraicừkhôiđấy,nhưngthậtraanhấychủquánkhôngrachủquán,chưabaogiờanhấycóýniệmrằngtráchnhiệmlàcáigì.Tỷnhưôngchỉcóthểnhờsựcẩuthảcủaanhấy,tốihômđótôimệtquá,thìôngmớiđượcởtronglàng,vàngồiyênthoảimáitrêngiường,ởđây.

-Thếnàocơ?-K.hỏi,chàngsựctỉnhkhỏisựlơđễnhcủamìnhvìtòmòhơnlàgiậndữ.

-Ôngchỉcóthểnhờsựcẩuthảcủachồngtôi.-Bàchủquánkêutolên,

ngóntaytrỏchĩavềphíaK.Fridathửlàmchobàtabìnhtĩnh.-Cômuốngì?-bàchủquánhỏi,rồitoànthânđộtngộtquayvềphíacô

ta.-Ngàiđạcđiềnhỏi,tôicầnphảitrảlờichoôngta.Màlàmsaoôngtacóthểhiểunổiđiềuđốivớichúngtalàtấtnhiênkiach:NgàiKlammsẽkhôngbaogiờthèmnóichuyệnvớiôngta.Tôinóigì,"sẽ"ư?Khôngbaogiờôngta có thểbắt chuyệnđượcvớiKlamm!Hãyngheđây,ôngđạcđiền.NgàiKlammlàngườithuộcvềLâuđài,chỉriêngđiềuđócũngđãchứngtỏđịavịrấtcao,khôngcầnphụthuộcvàocáccấpbậckháccủaôngấy.Ônglàcáigìđốivớiôngấy?Ông,ngườimàchúngtôiphảikhẩnkhoảnvannàiđểôngđồngýcướivợởđây?ÔngkhôngphảingườicủaLâuđài,cũngkhôngphảingườicủalàng,nóimộtcáchđơngiảnôngchẳnglàgìcả.Nhưngrấttiếclàtuythế,ôngcũnglàmộtcáigìđó;mộtkẻthừa,xalạ,vàcómặttrênđườngởkhắp nơi, và liên tục gây nên sự phiền phức cho người khác. Vì ôngmàchúngtôiphảichuyểnnhữngngườiphụcvụđikhỏiphòngcủahọ.Chúngtôikhôngbiếtôngmuốngì,ôngđãquyếnrũcôFridabébỏngvàyêuquýcủachúngtôi,vàrấttiếcchúngtôiphảiđểôngcướicôtalàmvợ.Nhưngtôinóinhữngđiềunàythựcrakhôngphảiđểquởtráchông.Ônglàông,thếthôi.Tôiđãnhìnthấyquánhiềutrongcuộcđờinêntìnhcảnhnàykhôngđếnnỗikhôngchịuđựngđược.Nhưngbâygiờôngphải suynghĩxem thật raôngmuốngì.MộtngườinhưngàiKlammmàphảibắtchuyệnvớiông!TôiđaukhổđượcngherằngFridađãđểôngnhìntrộmqualỗnhòm,khichophépônglàmviệcđócôtađãlànạnnhâncủasựquyếnrũcủaông.Ôngnóiđi,nóichungônglàmthếnàomàchịuđượckhinhìnthấyKlamm?Ôngkhôngcầnphảitrảlời,tôibiếtlàôngđãchịuđựngrấttốt.BởivìôngkhôngthểthậtsựnhìnthấyKlamm,vàđiềunàyvềphầnmìnhtôicũngkhôngnóiquá,bởivìchính tôicũngkhông thểnhìn thấyông ta thật sự.LàmsaoKlammnóichuyệnvớiôngmộtkhiNgàikhôngthèmnóichuyệnvớicảngườilàngnày,Ngàichưabaogiờnóichuyệnvớimộtngườinàotronglàngcả.PhầnthưởngđốivớicôFrida,mộtphần thưởngmà tôisẽ tựhàosuốtđời, là ít ra thỉnhthoảngNgàiđãgọi tênFrida,vàFridalúcnàocũngcóthểnóichuyệnvớiNgài, được phép Ngài cho nhìn qua lỗ nhòm, nhưng tuy thế Ngài cũngkhông thèmnóichuyệnvớicôấy.Cònnếu thảnghoặcNgàigọiFrida, thìnóichung,khôngcầnphảichoviệcđócóýnghĩanhưngườitasẵnsànggánchonó,bởiđơngiảnlàNgàichỉgọicáitên"Frida",aimàbiếtđượcnhữngýđịnhcủaNgài?VàFridatnhiênlàchạytớingaylậptức,vàđólàviệccủacôta;cònngườitachophépcôấyvàovớiNgài,thìviệcđólànhờlòngtốtcủaKlammchứkhôngthểnóilàNgàiđãtrựctiếpmờicôấy.Cốnhiênnhữnggì

đãcóthìbâygiờkếtthúcvĩnhviễn.CóthểKlammrồiđâycũngvẫncòngọicáitên"Frida",nhưngchắcchắnNgàikhôngbaogiờchocôấy,mộtcôgáidandíuvớiông,vàonữa!Vàcáiđầutộinghiệpcủatôikhônghiểumộtđiềurằng,mộtcôgáimàngườitavẫnbảolàngườitìnhcủaKlamm,-điềumàtôicholànóiquá,-làmsaolạicóthểđểôngđộngđượcđếnmình.

-Điềunàythậtlàđặcbiệt,-K.nóivàkéoFridavàolòng,côtanépvàongườichàng,đầuvẫncúixuống,-nhưngtôinghĩnóchứngminhrằngchưaphảitấtcảđềuhoàntoànnhưbànghĩ.VídụkhibànóisovớiKlammthìtôilàmộtkẻvôdanhtiểutốt,điềuđóquảlàđúng,khôngphảinghingờgìnữa.VànếunhưsaunhữngchuyệnnàytôivẫncứmuốnnóichuyệnvớiKlammbấtchấpsựgiảnggiảicủabàthìviệcđókhôngcónghĩalàtôicóthểchịuđựngnổiKlammkhikhôngcòncótấmcửachắnngang,vàhoàntoànrấtcóthểlàtôibỏchạyrakhỏicănphòngkhiôngtaxuấthiện.Nhưngnỗilosợnày,chodùchínhđángbaonhiêuđinữa,thìcũngkhôngđủlýdođốivớitôi,đểtôikhôngthểnghiệmviệcđó.CònnếutôiđứngđượctrướcmặtNgàithìNgàikhôngcầnphảinói chuyệnvới tôi,đốivới tôiđược thấy lờinóicủamình gây tác động như thế nào trongNgài là đủ.Và, nếu lời nói của tôikhônggâyđượctácđộnggì,thậmchíNgàikhôngthèmnghechúng,thìtôivẫncólợi:Mìnhđãnóinăngtựdotrướcmộtkẻcóquyềnthế!Cònbà,thưabà chủ quán, với kinh nghiệm sống phong phú và sự am hiểu con người,cùngFrida,ngườimàmớihômquacònlàngườitìnhcủaKlamm(tôikhôngthấycólýdogìđểchúngtatránhdiễnđạtnhưthế),haingườichắcchắndễdàng tìmđượcdịpđể tôinói chuyệnvớiKlamm.Nếukhôngcókhảnăngnàokhácthìchúngtađếnquán"Ôngchủ",bởivìcóthểbâygiờNgàivẫnởđó.

-Khôngthểđược,-bàchủquánnói,-tôithấyôngkhôngcókhảnăngđểy.Nhưngôngnóiđi,ôngmuốnnóichuyệngìvớiKlamm

-TấtnhiênlànóivềFrida,-K.nói!-NóivềFrida? -Bà chủquánngơngáchỏivàquay sangFrida: -Cô

nghethấykhông,Frida?ÔngtamuốnnóichuyệnvớiKlammvềcôđấy,ôngtanóichuyệnvớiKlamm!

-Này,bàchủquánạ,-Knói,-bàlàmộtngườithôngminh,đángkínhthếmàlạihoảngsợtrướcnhữngđiềukhôngđâu.TôimuốnnóichuyệnvớiKlammvềFrida,việcđónóichungkhôngcógìlàghêgớmmàlàtấtnhiên.Vìrõràng,bàđãlầmnếubànghĩrằngtừgiâyphúttôixuấthiện,FridađãkhônghềcóýnghĩagìđốivớiKlamm.NghĩnhưthếcónghĩalàkhôngđánhgiáđúngNgài,vềphầnmình,tôibiếtrằngdạybànhữngviệcnhưthếthậtlà

liều lĩnh, nhưng tôi cần phải làm.Trongmối quanhệ củaKlammđối vớiFridakhôngthểvìcánhântôimàxảyrasựthayđổinàocả.Hoặclàgiữahọnóichungchưatừngcómốiquanhệmậtthiếtnào,điềunàyđãđượcnhữngngườitướcmấtdanhhiệu“ngườitình"củaFridakhẳngđịnh,nhưvậyhiệnnaycũngkhôngcóquanhệgì.CònnếugiữahọcómốiquanhệđóthìlàmsaotrongmắtKlammmộtkẻvôdanhtiểutốtkhônglàgìcảnhưtôi-nhưbàvừanóirấtđúng-lạicóthểquấynhiễuđược.Việcnàychỉtrongnhữnggiâyphútđầutiêncủasựhoảnghốtthìngườitamớicóthểnghĩrađểsauđó,đắnđocânnhắcmộttíthôilàngườitaphảiđiềuchỉnhlạitấtcả.TuythếchúngtacũngnênngheýkiếncủaFridavềviệcnày.

Vớiánhmắtmơmàng,xaxăm,FridagụcmặtvàongựcK.nói:- Rõ ràng đúng nhưmẹ nói: Klamm khôngmuốn biết gì về em nữa.

Nhưng tất nhiênkhôngphải vì anhyêuxuất hiệngiữa chừng, nhữngviệcnhư thế thường không lay chuyển nổi ông ta.Emnghĩ rằng chúng ta đếnđưọcvớinhauởdướiquầybánhànglànhờôngta,thờigianđókhôngđángbịnguyềnr

-Nếusựviệcnhưvậy,-K.nóichậmrãi,vìnhữnglờicủaFridavừanóinghengọtngàodễthương,chàngnhắmmắtlạitronggiâylátđểchoýnghĩacốtlõicủalờinóithấmvàolòng;-nếusựviệcnhưvậythìtôicàngítcólýdođểsợcuộcnóichuyệnvớiKlamm.

-Cáigìđúngthìlàđúng,-bàchủquánnóivànhìnxuốngK.-Đôikhiông làm tôinhớđếnchồngmình,ôngcũngngâyngôvàươngbướngnhưchồngtôivậy.Chỉmớicóvàingàyởđâymàôngđãmuốnbiếttấtcảtốthơncảngườiđịaphương,hơncảtôi,mộtbàgiàvàhơncảFrida,ngườiđãđượcnghe, được thấy nhiều trong quán "Ông chủ". Tôi không phủ nhận rằng,ngườitacóthểmộtlầnbấtchấpcácquyđịnhvàtruyềnthốngmàvẫncóthểđạtđượcmộtcáigì.Tôi thìcảđờichưa từng trảiquanhữngviệcnhưthế,theongườitanóithìcũngđãcótrườnghợptươngtự,cóthểlắm,nhưnglúcđóchắcchắnngười takhônglàmtheoconđườngvàcáchthứcônglàmlàliêntụclặpđilặplại"không”,"không",rồingangbướngđitheocáiđầucủamình,lờikhuyênthôngminhnhấtcũngkhôngthèmnghe.Ôngtưởngtôilocho ông đấy à?Tôi có quan tâm tới ông khi ông cònmột thânmộtmìnhkhông?Giámàtôiđãcanthiệpvàothìchúngtađãtránhđượcchuyệnnày,chuyệnkia!Hômđótôichỉnóivớichồngtôivềônglà:"Anhhãycoichừnganhta!"VàhômnaytôivẫncứlàmđiềuđónếunhưcôFridađãkhônggắnbóvới sốphậncủaông.Ôngnhờcôấymàcóđược sựchămsóccủa tôi,thậmchícảsựquýtrọngcủatôi,chodùôngthíchhaykhông.Vàđừngcó

màđùngđùngcựtuyệtcôấy,vìôngphảichịutráchnhiệmmộtcáchnghiêmtúcvớimộtngườiduynhấtđểýtôiFridabằngsựlolắngcủangườimẹ,đólàtôi.CóthểFridanóiđúng,vàviệcđãxảyralàdoýmuốnKlamm,nhưngbâygiờtôikhôngbiếtgìvềKlamm,tôicũngsẽkhôngbaogiờnóichuyệnvớiNgài,đốivới tôiNgàixavời,khôngthểgặp.Cònôngthìđangngồiởđây,tronglònglàFridabébỏngcủatôi:ônggiữcôấy,-vàtạisaotôiphảigiấunhỉ?-tôithìgiữôngởđây.Phải,tôigiữông,vìnếutôiđuổiôngrakhỏinhàôngbạnthửtìmchỗởtrongcáilàngnàyxemcóđượckhông,dùchỉlàmộtổchónằm.

-Xincámơn,-K.nói.-Đâylàcuộcnóichuyệnthẳngthắn,vàtôitintấtcảnhữnglờibànói.Nghĩalàtìnhhìnhcủatôibấpbênhnhưthếđấy,tôivớiFridacùngchungcảnhngộ,tìnhhìnhcủacôấycũngvậy.

-Không!-bàchủquánquátlêncắtngangmộtcáchtứcgiận.-TìnhhìnhcủaFridakhôngcógìliênquanđếntìnhhìnhcủaôngvềphươngdiệnnày.Fridalàngườicủagiađìnhtôi,khôngaiởđâycóquyềngọitìnhhìnhcủacôấylàbấpbênh.

-Đượcrồi,đượcrồi,-K.nói,-vềmặtđótôicôngnhậnlàbànóiđúng,nhấtlàsaukhithấyFridatrướcmặttôidonguyênnhângìkhôngbiếtđãsợbàhơnmàkhôngdámnói.Vậytạmthờichúngtahãynóivềphầntôi.Tìnhhình của tôi cựckỳbấpbênh,bàđãkhôngphủnhậnmàngược lại, bà cốgắngnhấnmạnhhơnđiềuđó.Nhưngcũngnhưtấtcảnhữngviệckhác,phầnlớnđiềubànóilàđúngnhưngkhôngđúngtrongmọitrườnghợp.Vídụtôibiếtmộtchỗnghỉđêmrấttốtđangmởcửachờtôi.

-Ởđâu,ởđâu? - cảFrida lẫnbàchủquáncùnghỏi tonhư thểcảhaingườiđềucùngmộtnguyênnhânđểtòmò.

-ỞđằngnhàBarnabás,-K.trảlời.-Quânbịpbợm!-bàchủquánkêulên,-Bọnlừađảoranhma.Ởđằng

nhà Barnabás! Chúng mày có nghe thấy không? - Và quay về phía gócphòng,mặcdù nhữngngười giúp việc đã bước ra khỏi chỗ đó từ lâu, taykhoác tay đang đứng đằng sau bà chủ quán, bà ta bám lấy taymột ngườitrongbọnnhưthểbàtacầncóchỗtựa.-Chúngmàycónghethấyngàiđãlangthangởnhữngđâukhông?ỞđằngnhàBarnabás!Ởđódĩnhiênôngcóchỗnghỉđêm.Ôi,giámàôngđãngủởđóthìtốthơnlàởtrongquán"Ôngchủ"!Nhưngcácanh,cácanhcóthểởđ

-Bàchủquánạ,-K.nói,trướckhinhữngngườigiúpviệccóthểtrảlời,-đâylànhữngngườigiúpviệccủatôi,bàxửsựnhưthểhọlànhữngđầytớ

củabà,cònđốivớitôihọlànhữngkẻcanhgiữkhôngbằng.Trongtấtcảmọichuyệnkháctôicóthểhếtsứclịchsựtranhluậnvớicácquanđiểmcủabà,nhưngcáigìliênquanđếnnhữngngườigiúpviệccủatôithìkhông,bởivìsựviệcởđâyrõhơnbanngày.Tôiđềnghịbàđừngnóichuyệnvớinhữngngườigiúpviệccủatôi,vànếunhưyêucầunàycủatôikhôngđượcđápứngthìtôicấmnhữngngườigiúpviệccủatôitrảlờibà.

-Tómlạitôikhôngđượcnóichuyệnvớicácanh?-Bàchủquánhỏihaingười giúp việc, và cả ba người cùng cười, nhưng bà chủ quán cườimộtcáchmaimỉavàhiềnhơnlàK.chờđợi,nhữngngườigiúpviệcthìtheothóiquencườinhiều(khôngcónghĩagìcả)nhưngvôduyênvàvôtráchnhiệm;

-Anhđừnggiận,-Fridanói,-anhcầnphảithậtsựhiểusựnổinóngcủachúngem.NhờBarnabásmàbâygiờchúngtathuộcvềnhau.Khiemthấyanhlầnđầutrongquầyuống,anhbướcvào,taykhoáctayOlga,lúcđóemđã biếtmột đôi điều về anh, nhưng cơ bản là em thờ ơ đối với anh.Màkhôngphảichỉvớianh,màlàthờơđốivớigầnnhưtấtcả.Đúnglàlúcđóemkhôngbằnglòngvớitấtcả,vànhiềucáiđãlàmembựcmình;Chẳnghạntrongchỗuốngrượu,mộtngườinàođóxúcphạmem,ởđóhọcứbámlấyem (Anh cũng đã thấymấy thằng cha đó,mà không phải bọn đầy tớ củaKlammlàđềunhấtđâu),cóôngkháchđãxúcphạmem,màđiềuđóthìcónghĩagìđốivớiem?Emcảmthấychuyệnđónhưđãxảyratừnhiềunămvềtrước,hoặcnhưthểkhôngxảyravớiem,màlàemnghecóngườikểnhưvậy,hoặctuồngnhưchínhemcũngđãquênmấtrồi.Không,emkhôngbiếtmôtảthếnào,cũngkhôngtưởngtượngnổitấtcảđãthayđổiđếnvậytừkhiKlammbỏem.

Fridabỏdởcâu chuyện,đầuxuốngmột cáchbuồnbã, tay chắp lại đểtronglòng.

-Ôngxem!-bàchủquánkêulên,bàtalàmnhưthểkhôngphảitựmìnhnóimàlàchoFridamượngiọng,vàxíchlạigầnFrida,ngồingaybêncạnhcôta.-Ôngthấyđấy,ôngđạcđiền,việcônglàmđãkéotheonhữnghậuquảnhưthếnào.Vànhữngngườigiúpviệc-màtôikhôngđượcphépnóichuyện-cũnghẵynhìnvàrútrabàihọc!ÔngđãtáchFridarakhỏitrạngtháihạnhphúcnhấtmàcôtađãcóthểcóđược,ôngđãthànhcôngtrongviệcđótrướchết là vì Frida, với nỗi niềm thương cảmquá trẻ con củamình, đã khôngchịuđựngnổicảnhôngcứbámvàocánhtayOlga,nhìnbiếtngaylàôngđãsavàobẫygiađìnhBarnabás.Côấyđãcứuôngvàđãhiếnmình.Vàbâygiờ,saukhixảyrađiềuđãxảyra,côFridađãđổitấtcảnhữnggìmìnhcóđểđượcniềmhạnhphúcduynhấtlàcóthểngồitronglòngôngthìônglạinói

ramộtcáchđơngiảnđểlừabịprằngôngđãcóthểngủởđằngnhàBarnabás,làmnhưmìnhcóưuthếgìghêgớm.Vớiviệcđóôngmuốnchứngtỏrằngôngkhôngphụthuộcvàotôi.Phải,ôngđúngđấy:GiáôngthậtsựđãngủởnhàBarnabásthìbâygiờôngkhôngphụthuộcvàotôiđếnmứctrongnháymắt,ôngđãphảirờikhỏinhàtôingay.

-TôikhôngbiếtnhữngtộilỗicủagiađìnhBarnabás,-K.nóitrongkhithậntrọngnhấcFrida,ngườimàdườngnhưđãmấthếtsứcsống,từtốnđểcôtangồixuốnggiường,rồichàngđứngdậy.-Cólẽbànóiphảinhưngtôilạiđúngkhiyêucầubàcứđểchuyệncủachúngtôi,củaFridavàcủatôi,mặchaichúngtôi.Bàđãnóiđiềugìđóvềsựchămsócvềtìnhthươngnhưngtừnhữngđiềubànói tôichỉ thấysựcămthù,chếdiễuvàýmuốnđuổi tôi rakhỏinhà.Nếumụcđíchcủabàlàbằngnhữngcáiđótáchbiệtchúngtôi,táchFridarakhỏitội,vàtôirakhỏiFrida,thìbàđãlàmmộtcáchkhéoléokhôngngờ.Nhưngtôitinlàmặcdùnhưvậybàsẽkhôngthànhcông,hoặcgiảcóthànhcôngđichăngnữa-lầnnàychophéptôiđedọadùlàmộtcáchbónggió-bàsẽphảicayđắngânhận.Cònchuyệnnhàở,màbàđangchotôi-chinhlàcáilỗphátkhiếpnàyđây-thìkhôngchắclàựnguyệndànhchotôi,xemrathìcómộtsựchỉđạonàođótừcácnhàchứctráchcủabátước.Tôisẽbáocáolàbàđãđuổitôiđi,vànếuhọkiếmđượcnhàởkhácchotôithìchắclàbàsẽthởphào,màtôicònthởphàonhẹnhõmhơnthế.Bâygiờtôisẽđigặptrưởngthônvềviệcđó,vàvềnhữngviệckhácnữa.TôiyêucầubàítnhấtcũngquantâmtớiFrida,bàthửnhìnxem,bằngnhữngcáigọilàlờicủamẹbàđãhànhhạcôấyđếnnhưthếđấy.

Nóiđoạnchàngquaylạivớinhữngngườigiúpviệc.-Đithôi,cácanh!-chàngnóirồigỡláthưcủaKlammkhỏicáiđinhvà

bướcracửa.Bà chủ quán nhìn chàng, không nói một lời, bà chỉ lên tiếng khi tay

chàngđãđặttrêntaycửa.-Ôngđạcđiền,đểtôichoôngmộtlờikhuyêntrướclúcônglênđường,

vìdùôngnóinăngthếnàovàôngđãxúcphạmtôi,mộtbàgiàrasaochăngnữathìôngvẫnlàchồngchưacướicủaFrida.Tôinóivậylàvìôngkhôngamhiểucácmốiquanhệởđâymộtcáchđángkinhngạc.Thậtđếnchóngmặtkhinghenhữngđiềuôngnóivàđemđốichiếunhữngđiềuđóvớitìnhhìnhthựctế.Khôngthểnhoángmộtcáilàsửachữangayđượcsựdốtnátđó,vàcólẽnóichunglàkhôngthểđược,nhưngnhiềuviệccóthểtrôichảyhơnnếuôngtintôimộtđiềugìđóvàluônýthứcđượcsựdốtnátcủamình.Lúcđóngaylậptứcôngsẽcôngbằnghơnđốivớitôivàítracũnglinhcảmthấy

tôiđãkhiếpđảmnhưthếnàovànhữnghậuquảcủanỗikhiếpđảmđóvẫnngàycàngbámgiữlấytôi;khitôibiếtrằngđứacongáibébỏngvàyêuquýcủatôiđãbỏconchimđạibàngđểgắnđờimìnhvớimộtkẻluồncúi,nịnhbợ,màtrongthựctếthấtthếhơnnhiều.Tôiphảithườngxuyêncôgắngđểquênđiđiềuđó,nếukhôngtôiđãkhôngnóiđượcmộtlờibìnhtĩnhnàovớiôngđâu.Ôi,bâygiờông lạigiận rồi.Không,ôngkhoanhãyđi,hãynghemộtyêucầunàycủa tôiđã:chodùông rơivàonơinào,ônghãy tinchắcrằng,ởđâyông làngườingùngờ,vàhãy thận trọng.Ởbênchúng tôi, sựhiệndiệncủaFridabảovệôngtrướcmọinguyhiểm;tôikhôngtiếc,ôngcóthể tựdo thổ lộhết lòngdạcủamình,có thểbiểudiễnviệcôngmuốnnóichuyệnvớiKlammnhưthếnào,nhưngtrongthựctế,trongthựctếthìtôixinôngđừnglàm.

Bàtađứngdậy,loạngchoạngbướcđếnchỗK.vìxúcđộng,rồinắmlấytaychàngvànhìnchàngmộtcáchcầukhẩn.

-Bàchủquáncủatôiạ,-K.nói,-tôikhônghiểutạisaobàlạitựhạthấpmình vì một việc như thế đến mức phải van nài tôi. Nếu không thể nóichuyệnđược vớiKlammnhưbà quả quyết, thì dù các người yêu cầu haykhông tôi cũng không thực hiện được cơmà.Nhưng nếu như vẫn có thểđượcthìtạisaotôikhônglàm,nhấtlàkhiđẩylùiđượclýdongăncảnchínhcủabànhưvậy thì nhữngnỗi longại còn lại củabà cũng trởnênhết sứcđángnghingờ?Tấtnhiênlàtôingùngờ,điềunàyđúngmườimươirồi,vàthật làđángbuồncho tôi.Nhưngsựngùngờcủa tôi lạicó lợi thếcủanó:ngườiđiếcthìkhôngsợsúng,vìvậytrongkhicòncósức,tôisẵnsàngchịuđựngsựngùngờcủatôivàchắcchắncảnhữnghậuquảtaihạicủanómộtthờigiannữa.Nhưngnhữnghậuquảnàythựcchấtchỉliênquanđếntôi,vìvậytôicàngkhônghiểusựcầukhẩncủabà.RõrànglàbàsẽluônluônchămlođếnFrida,vànếu tôimãimãibiếnkhỏi tầmnhìncủaFrida thìviệcấy,theoquanniệmcủabà,làmộtsựmaymắncủacôấy.Vậythìbàsợgì?Haylàđốivớimộtngườingùngờnhưtôithìmọicáiđềutưởnglàcóthể-nóiđếnđâyK.đãmởcửa.-haylàbàsợchoKlamm?

Bàchủquán im lặngnhìn theochàngđangvộivãđixuốngcầu thang,cùngvớinhữngngườigiúpviệc.

CHƯƠNG VBảnthânK.cũnggầnnhưngạcnhiênlàcuộcnóichuyệnvớitrưởngthôn

khiếnchàngítlolắngđếnthế.Chàngcốgắnglýgiảiđiềunàychomìnhrằngnhữngkinhnghiệmđến lúcnàycho thấyđốivới chàngcác cuộc tiếpxúcchínhthứcvớicácnhàchứctráchcủabátướcdiễnrahếtsứcđơngiản.Cơsởcủađiềunàylàcôngviệccủachàngcóvẻđượcgiảiquyếtdứtkhoát,rấtthuậnlợiđốivớichàng;mặtkháchìnhnhưcómộtsựnhấttríđếnkinhngạcởcáccấpchínhquyền,điềuđóđặcbiệtthểhiệnởnơimàthoạtnhìnkhôngcảmthấynó.NếuK.ngẫmnghĩtrênnhữngsựviệcnàythìchàngthấytìnhthếcủamìnhđãổn,mặcdùcứsaumỗilầndễchịunhưthếchànglạivộilưuýmìnhrằngchínhtrongsựdễchịuđầyquyếnrũnàyẩndấuhiểmnguy.

Việctiếpxúcmộtcáchtrựctiếpvớicácnhàđươngcụckhôngcógì làkhókhănđặcbiệt,bởivìchodùhọđượctổchứctốtnhưthếnào,họcũngchỉbảovệnhữngđiềuxaxôi,vôhình,thaymặtcácNgàicũngxavờikhôngthể thấy.TrongkhiK. trực tiếpchiếnđấuchomộtcáigìđógầngũi,sốngđộngvìbảnthânmình,hơnnữaítrangaytừkhởiđầuK.chiếnđấubằngýchí riêngcủamình,chàng làngười tấncông,vàkhôngchỉcóchàng tranhđấu cho chínhmình,mà rõ ràng những lực lượng khác cũng tranh đấu vìchàng.Nhữnglựclượngđóchàngkhôngquenbiết,nhưngquacácbiệnphápcủacácnhàchức trách,chàngcó thể thấy làchúngtồn tại.ThếnhưngcácnhàchứctráchvớiviệcbiểulộsựâncầnchuđáođốivớiK.trongtừngvụviệckhôngđángkể-vìnhữngviệcđángkểchođếnnaychưanóiđến-đãtướcmấtcủachàngkhảnăngcóđượcnhữngthắnglợinhỏ,dễdàng,cùngvớinólàsựđềnbùchínhđáng,niềmtinvữngchắccócăncứ,bắtrễtừthắnglợiđóđểtiếptụcnhữngcuộctranhđâulớnhơn.ThayvàođóngườitađãđểmặcK., trongphạmvicủalàng,muốnởđâuthìchuivàođó,vàđãnuôngchiềulàmchochàngmềmyếubằngviệcấy.Nóichungngườitađãloạitrừmọi cuộc tranh đấu ở nơi này, thông qua đó đày ải chàng tới cuộc sốngkhôngcócôngviệcứctạpvàxalạ.Vớihìnhthứcnhưthế,nếuchàngkhôngthườngxuyênđểphòng cẩn thận thìmột ngàynàođómặc chohọ ân cầnthựchiệnhoànhảonhữngnghĩavụhànhchínhquánhẹnhàngcủacácnhàchứctráchthìtừnhữngbiểuhiệncóvẻthiệnchíđóđốivớimình,vẫncóthểxảyraviệcchàngsẽsắpxếplạchướngcảcuộcđờicònlạimộtcáchgàndở,vôcớđếnnỗidễdàngdẫnđếnchánchườngtuyệtvọngởđây.Cònnhàchứctráchthìvẫnvớivẻhiềnlànhvàthânmật,nhândanhnhữngđiềuluậtnàođóxalạđốivớichàng,buộcphảicanthiệpđểtốngkhứchàngđichokhuấtmắt.Vàthựcra"cuộcđờicònlại"ởđâylàgì?K.chưatừngthấyởđâumàbộ

máyhànhchínhvàcuộcsốnglạilẫnlộnvớinhaunhưởđây,đếnmứcdườngnhưbộmáyhànhchínhvàcuộcsốngđãđổichỗchonhauvậy.TỉnhưcáiủyquyềntrêndanhnghĩamàchotớilúcnàyKlammđãtỏrađốivớisựphụcvụcủaK.,cónghĩagìsovớicáiuyquyềnmàKlammcóđượcmộtcáchthựctếtrongphòngngủcủachàng.Nhưvậy,ởđâyxửsựhơikhinhxuấtvàthoảimáimộtchútlàcóthểđốilậptrựctiếpvớicácnhàchứctrách,chonênphảithườngxuyênthậntrọng,trướcmỗibướcđiđềuphảiquansátcặnkẽ.

CuộcgặpgỡvớitrưởngthônđãnhanhchóngxácthựcsựhìnhdungcủaK.vềcácnhàchứctráchởđây.Trưởngthônlàmộtngườiđànôngniềmnở,béotốt,màyrâunhẵnnhụi,đangốm,bịcơnthốngphonghànhhạ.ÔngtađóntiếpK.trêngiường.

-Thế làngàiđạcđiềncủachúng taởđâyrồi, trưởng thônnóivàđịnhnhỏmdậychàoK.,nhưngkhôngđủsức,ôngtalạingảngườixuốnggối,vàchỉvàochânmìnhvẻxinlỗi.Trongcănphòngcócửasổnhỏđãbuôngrèm,tranhtốitranhsángmộtngườiđànbàthầmlặngnhưcáibóngmangghếđếnchoK.vàđểcạnhchiếcgiường.

-Ngồixuốngđi,ôngđạcđiền,mờiôngngồixuống,-trưởngthônnói.-vàchotôibiếtnhữngyêucầucủaông

K.đọcláthưcủaKlammvànóithêmmộtvàiýkiếnnhậnxét.Chànglạicảmthấytiếpxúcvớicácnhàchứctráchcựckỳdễdàng.Nhìnbềngoàithìmọigánhnặngđềudohọgánhvác,mọichuyệncóthểđổlênđầuhọ,ngườitakhôngbịliênlụyvàtựdo.Dườngnhưtrưởngthôn,theocáchcủamình,cũngcảmthấyđiềuđó,ôngtacựaquậykhókhănởtrêngiường.Cuốicùngôngtanói:

-Nhưôngthấy,ôngđạcđiềnạ,tôiđãbiếthếtviệcnày.Vậymàđếnbâygiờ tôi vẫn chưa làmgì cả, điềuđó cónguyênnhâncủanó.Mộtphầndobệnhtậtcủatôi,phầnkháclàdoônglâurồikhôngtrìnhdiện,tôicứtưởngôngđãbỏviệc.Nhưngbâygiờôngđãcấtcôngtrựctiếpđếntìmtôithìtấtnhiêntôicầnphảinóihếtsựthậtkhóchịu.Nhưôngnói,ngườitađãnhậnônglàmngườiđạcđiềnnhưngchúngtôilạikhôngcầnđếnngườiđạcđiền.Chúngtôikhôngbiếttìmđâuraviệclàmchoông.Biêngiớilãnhđịanhỏcủachúngtôiđãđượcngườitađolâulắmrồi, tấtcảđềuđãđượcghitrongsổđiềnbạ.Sựthayđổitàisảnítkhixảyraởchúngtôi,cònnhữngtranhcãivềđườngbờruộngthìbảnthânchúngtôiphảigiảiquyếtlấy.Thếthìchúngtôicầnngườiđạcđiềnđểlàmgì?

K.mặcdùkhôngnghĩtrướcvềsựviệc,từđáylòngmìnhchàngvẫncứ

đinhninhrằngchàngchờđợisựthôngbáonày.Chínhvì thếmàchàngcóngaycâutrảlời:

-Việcnàyhếtsứcbấtngờđốivớitôi.Nólàmtiêutanmọitínhtoáncủatôi.Tôichỉcònniềmhyvọngduynhấtrằngđâylàmộtsựhiểunhầm.

-Rấttiếclàkhôngphải,-trưởngthôntrảlời,-đúngnhưtôiđãnói.-Nhưngviệcnày làmsao lạicó thểnhư thếđược?-K.kêu lên: -Tôi

vượtmộtconđườngdàivôtậnkhôngphảiđểờcácngườilạiđuổitôivề.-Việc đó lại là chuyện khác, - trưởng thôn nói - trong chuyện đó tôi

khôngquyếtđịnhđược,nhưngtôicóthểgiảithíchchuyệnhiểulầmđãxảyranhưthếnào.Trongcáivănphònglớnnhưcủabátước,cóthểxảyraviệcbannàycầncáinày,bankiacầncáikia,bannàykhôngbiếtđếnchỉthịcủabankia,chodùsựkiểmtracủacấptrênlàhếtsứcchínhxácnhưngthựcchấtlạidiễnraquámuộn,chonên luônluôncó thểxảyramộtsự lộnxộnnhonhỏ.Tấtnhiênthườngchỉlànhữngchuyệnvặtvãnhmàthôi,tỉnhưtrườnghợpcủaôngvậy.Theotôibiết,trongnhữngvụviệclớnchưahềxảyralỗilầm,nhưngtrongnhữngvụviệckhôngđángkểthỉnhthoảnglạixuấthiệnsailầmnghiêmtrọng.Trườnghợpcủaông,tôisẵnsàngkểlạichoôngtoànbộsựviệcđãxảyranhưthếnàomàkhôngcầngiấugiếm-tôichưađủtưcáchlàmộtviênchứcđểlàmviệcđó,tôichỉlàmộtnôngdângiảndịvàtôicũngsẽlànôngdânmàthôi.Cáchđâyđãlâurồi,khitôimớilàmviệcđượcvàithángthìcónhậnđượcmộtthôngbáo,tôikhôngcònnhớlàtừbannàogửi,trongđócácvịấytheotácphongdứtkhoátthườngthấyđãchotôibiếtlàhọnhậnngườiđạcđiền,vàlàngphảicósẵnnhữngđồánvànhữngghichépcầnthiết.Bảnthôngbáoấytấtnhiênkhôngliênquanđếnông,bởivìviệcđóđãxảyracáchđâylâulắmrồi,tôiđãchẳngcònnhớđếnnếukhôngbịốm,khinằmtrêngiườngthìcóquánhiềuthờigianvàhaynghĩngợivềđủmọithứviệc.Micià,-ôngtanóivớingườiđànbàđanglăngxăngđiđilạilạimộtcáchkhóhiểutrongphòng,độtngộtcắtngangcâuchuyệncủamình,-nhờemtìmhộxem,mayraemthấytờthôngbáoởtrongtủ.Chảlàbảnthôngbáoấycótừthờikỳđầu,lúcấycáigìtôicũngcấtcẩnthận-ôngtaquaylạiphíaK.cóýgiảithích.

Ngườiđànbàmởtủ,K.vàtrưởngthôncùngnhìnvào.Cáitủnhétđầycácloạigiấytờ.Khingườiđànbàmởtủ,haitậphồsơlớnquấnlạithànhhaitậpgiấykhổnglồđượcbólàmmộtnhưngườitabócủikhô,truồiralàmbàtahoảnghốtnhảysangmộtbên

-Ởdướiấy,ởdướiấy.-Trưởngthônnói,từgiườngôngtahướngdẫn

vợđangômcảbóhồsơvàngoanngoãnlôitấtcảmọithứkhỏicáitủđểcóthểlấyđượcnhữnggiấytờnằmởphíadưới.Sốgiấytờlaliệtđóđãphủkínnửacănphòng.

-Chúngtôiđãlàmviệcnhiều,-trưởngthôngậtđầunói,-đâychỉlàmộtphầnnhỏtrongsốcácgiấytờmàthôi.Nhữnggiấytờcógiátrịởtrongkho,thựcramộtphầnlớnđãbịmất.Aimàgiữhếtnhữngthứnàyđược!Nhưngsốgiấy tờcòn lạiởngoàikia làđángkể.Emcó tìmthấy tờ thôngbáođókhông?-Ôngtalạiquayvềphíavợ:-Emcầnphảitìmtậphồsơtrênđóđềchữ"Ngườiđạcđiền"cógạchdướimàuxanh.

-Ởđâytốiquá,đểemmangđếnmộtngọnnến.-Bàvợnóirồirờrẫmtrêncácloạigiấytờđirakhỏiphòng.

-Vợtôigiúpđỡtôinhiềulắmtrongcôngviệcgiấytờnày,mộtcôngviệctôichỉlàmphụthêm.Tôicòncómộtngườigiúpghichéplàônggiáo,thếmàvẫnkhôngtàinàolàmhếtviệc,luônluôncónhiềugiấytờkhôngđượcgiảiquyết, tậphợpdồnlại trongcái thùngởkia.-Ôngtrưởngthônnóivàchỉvàomộtcáitủkhác.-Bâygiờtôiốmnêncôngviệccàngbềbộnhơn.-Nóirồiôngtangãngườirasaumộtcáchmệtmỏinhưngtựhào.

-Tôicóthểgiúpđỡvợôngđượckhông?K.hỏikhibàvợquaylạivớicáinếnvàtiếptụcquỳxuốngcạnhtủđểtìmtờthôngbáo.

Ôngtrưởngthộnlắcđầucười.-Nhưtôiđãnói,tôikhôngcógìbímậtđốivớiông,nhưngchưađếnmức

đểchophépônglụcsoátcáctậTrongphòngbâygiờyêntĩnh,chỉcòntiếnggiấytờloạtxoạt,ôngtrưởng

thôncó lẽđãchợpmắtđượcmột tí.Có tiếnggõcửanhẹ,K.quay lại: tấtnhiênhọlànhữngngườigiúpviệccủachàng.Dùsaohọđãđượcchàngdạychotíchút,họkhôngxôngvàophòngngay,màchỉnóithầmquacánhcửamởchừnggangtay:

-Ởngoàinàychúngtôilạnhlắm.-Aiđấy?-trưởngthônchoàngtỉnhhỏi.-Nhữngngườigiúpviệccủatôi.Tôikhôngbiếtphảibảohọđợiởđâu,ở

ngoàiđóhọbịlạnh,màởtrongnàythìhọlàmphiềnchúngta,-K.trảlời.-Họkhôngquấyrầytôi,—trưởngthônnóimộtcáchthânmật,—ông

cứđểhọvàođây,tôiquencáccậuấymà.Họlànhữngngườiquencũcủatôi-Nhưnghọ làgánhnặngđốivới tôi, -K.nói thẳng thừng,khôngchút

bónggióvàchànghếtnhìnnhữngngườigiúpviệclạinhìntrưởngthônsauđóánhmắtchànglạilướttừtrưởngthônđếnnhữngngườigiúpviệc,chàngthấycùngmộtnụcườiởcảbagươngmặt.-Cácanhđãởđâythìcứởlạivàgiúpphunhântrưởngthôntìmtậphồsơcóchữ"Ngườiđạcđiền"gạchmàuxanhởdưới.

Trưởng thôn không phản đối. Việc mà K. không được phép làm thìnhữngngườigiúpviệccủachànglạiđượcphép.Ngaylậptứclaovàođốnggiấytờ,họbớitunglênthìđúnghơnlàtìmkiếm,hễaitronghọnhặtđươcmộttờtàiliệugìlàliềnbịngườikiagiậtkhỏitay.Bàvợquỳtrướcchiếctủtrống,vàhìnhnhưkhôngtìmgìcả,ítrathìngọnnếnởcáchbàtaquáxa.

- Tóm lại những người giúp việc làông, vậy mà họ vẫn cứ là nhữngngườigiúpviệccủaôngđấy!-Trưởngthônnóivớinụcườitựmãnnhưthểmọiviệcxảyra theosựxếpđặtcủaông ta,chỉcóđiềuchưacóaibiếtvềđiềuđócả.

-Không,họchỉbámtheođuôitôiởđây,-K.nóivẻlạnhnhạt.-Saohọlạibámtheođuôi?- trưởngthônhỏi.-Chắclàôngmuốnnói

rằng,ngườitaphâncônghọgiúpđỡôngởđây.-Đượcrồi,cứcholàngườitaphâncônghọgiúpđỡtôiởđây,nhưngcứ

nhưtừtrêntrờirơixuốngvậy,thậtlàmộtsựphâncôngthiếusuynghĩ,-K.nói.

-Ởđâykhôngcóviệcgìxảyrathiếusuynghĩcả-trưởngthônnói,vàquêncảđauchân,ôngtangồidậy.

-Khôngcóviệcgì thiếusuynghĩư?Vậyviệcnhận tôivàođây là thếnào?-K.nói.

- Người ta đã cân nhắc kỹ lưỡng việc nhận ông, -trưởng thôn nói. -Nhưngchỉvìhoàncảnhkhôngthuậnlợimàthôi,tôisẽchứngminhđiềunàychoôngquahồsơ,tàiliệu.

-Nhưngsẽkhôngtìmthấycáchồsơ,-K.nói.-Khôngtìmthấyà?-trưởngthônkêulên.-Mici,emcốgắngtìmnhanh

nhanhlênmộttí.Tuynhiênkhôngcóhồsơtôivẫncóthểnóichoôngbiếtcáigìđãxảyra.Chúngtôiđãcảmơnvàtrảlờivềcáitờthôngbáomàtôivừanhắctớirằngchúngtôikhôngcầnđếnngườiđạcđiềnnàocả.NhưngcólẽchúngtôiđãkhôngtrảlờiđúngchophòngA,tagọinhưvậy,màlạinhầmsangmộtphòngkhác,phòngB.NhưvậylàphòngAkhônghềnhậnđượctrảlời,nhưngrấttiếcngaycảphòngBcũngkhôngnhậnđượccâutrảlờitrọn

vẹncủachúngtôi,bởivìchodùhồsơmắckẹtởchỗchúngtôi,hoặctrênđườngđibịmất(tôicóthểcamđoanlàởcácphòngbankhôngthểnàomấtđược),sựthậtlàchỉcóphầnngoàiđềđịachỉphòngBlàđếnđược,màtrongthựctế,rấttiếctậphồsơđãmấtlạinóivềviệcnhậnngườiđạcđiền.Tronglúcđó,phòngAvẫncứđợi trả lời,vàđãcónhữngbáocáo lên trênvềsựviệcđó.Cóđiềuchuyệnđó,cũngdễhiểuthôivàchẳngphảichỉxảyramộtlần, ngay cảkhigiải quyết cácvụviệcquan trọnghơnvẫn có thểxảy ra.Viênchứcnắmviệcnàyđãủy thácchochúng tôivà tinchắc là trướcsauchúngtôisẽtrảlời,vàlúcđóôngtasẽnhậnngườiđạcđiền,hoặcnếuthấycầnthiếtthìsẽtiếptụctraođổithưtừvớichúngtôi.ChínhvìvậymàôngtađãkhôngđểtâmđếnnhữngđềnghịtrướcđâyvàtoànbộsựviệcđãbịquênlãngởphòngB,mộtviênchứcngườiÝtênlàSordininổitiếnglàngườicólươngtâm,đãnhậnđượcbọcngoàicóghiđịachỉcủatậphồsơ.Chínhtôicũngkhônghiểu,dẫurằngtôilàngườihiểubiết,rằngsaolạicóthểđểngườicónănglựcnhưvậyởmộtvịtrítầmthườngnhưthế.AnhchàngSordininàytấtnhiênđãgửi trở lạichochúng tôibọchồsơrỗngđểbổsung thêm.CóđiềulàtừkhicótờthôngbáođầutiêncủaphòngAthìnhiềuthángđãtrôiqua,nếukhôngphảilànhiềunăm;nếumộttậphồsơđượcchuyểnđitửtếthìchậmnhấttrongmộtngàylàđếnphòngnóphảiđến,vàngayngàyhômđóđãđượcgiảiquyết.Cònnếunóđinhầmđường,thìvớisựưuviệtcủabộmáyhànhchínhnócầnphảihăngháitìmraconđườngnhầm,nếuvẫnkhôngtìm thấy, thì sự việc kéo dài là tất nhiên thôi. Vì vậy nên sau khi đượcSordinilưuýthìchúngtôikhôngcònnhớrõràngtoànbộvụviệc,lúcấychỉcóhaichúngtôi,Micivàtôi,thựchiệnmọicôngviệc,vìngườitachưaphâncôngthầygiáolàmviệcvớitôi.Chúngtôithườngchỉgiữlạicácbảnsaovềnhữngvụviệcquan trọngnhất.Tómlại lúcấychúng tôichỉcó thể trả lờimộtcáchkhôngdứtkhoáttrongýnghĩalàchúngtôikhôngbiếtvềviệcgiaokèovớingườiđạcđiềnvàchúngtôikhôngcầnngườiđạcđiền.Nhưngmà,-trưởngthônbỏdởcâuchuyện,nhưthểvìquáhăngmàôngtađãđiquáxa,hoặcítrathìcũngcóthểôngtasẽđiquáxa.-Câuchuyệnnàykhônglàmôngchánchứ?

-Không,-K.trảlời.-Tôitiêukhiểnthìđúnghơn.Nghethếtrưởngthônnói:-Khôngphảitôikểchoôngđểôngtiêukhiển.-Ôngchỉlàmtôitiêukhiểnởchỗôngchomộtcáinhìnthoángquacái

mớ hỗn độn buồn cười đã quyết định cuộc đời của một còn người giữanhữnghoàncảnhnhấtđịnh,-K.nói.

-Tạmthờiôngchưacóđượccáinhìnthoángquanàocả,-trưởngthônnóinghiêmchỉnh,-vàtôicóthểtiếptụccâuchuyện.LàmsaomàsựtrảlờicủachúngtôicóthểlàmchoanhchàngSordiniyêntâmđược!Tôirấtcảmphụcconngườinày,mặcdùanhtachỉgâyrakhổsởchotôi:Anhtanghingờtấtcảmọingười,chẳnghạndùanhtađãcónhiềudịpđểthấyrõsựđángtincậymộtcáchvôđiềukiệncủaaiđóthìmộtdịpkhácgầnnhấtanhtalạikhông tinngườiđó,cứnhư thểanh takhônghềquenbiết,hoặcđúnghơnnhưquenmộtkẻchacăngchúkiếtvậy.Tôicôngnhậnlàmộtcôngchứccầnphải xử sự như thế, rất tiếc bản tính tôi lại khác, tôi không thể làm theonguyên tắcnàyđược,nhưôngcó thể thấyđó,mặcdùông làngười lạ, tôicũngcứbộcbạchhếtvớiông,đơngiảnlàvìtôikhôngthểlàmkhácđược.SựtrảlờicủachúngtôiđãlàmtrỗidậynỗinghingờtronglòngSordini,vàthếlàbắtđầucuộctraođổithưtừgiữachúngtôi.Sordiniđãhỏirằngtạisaotôinghĩngaylàkhôngcầnnhậnngườiđạcđiền.NhờtrínhớtuyệtvờicủaMici,tôiđãtrảlờirằngbướcđầutiêntrongchuyệnnàyđượcgợilêntừphíavănphòng.Tất nhiên, về chuyện côngvăn do phòngkhác chuyểnđến thìchúngtôiđãquêntừlâu,Sordinihỏi:tạisaochỉbâygiờtôimớinhắcđếntờcôngvănnày,tôinói:Vìbâygiờtôimớibiết,Sordininóirằngđâylàđiềucựckỳđángkinhngạc,tôinói:mộtvụviệckéodàiđãlâunhưthếthìkhôngcógìlàđángkinhngạccả;Sordininói:kinhngạcchứ,vìrằnglàmgìcócáitờcôngvănmàtôinhắcđến,tôinói:tấtnhiênlàkhôngcóvìcảtậphồsơđãbịmất;Sordini:thìítracũngphảicósựghichépliênquanđếntờcôngvănđầutiênchứ,nhưngcáiđócũngkhôngcónốt.Đếnđâythìtôibí,bởivìtôikhôngdámquảquyếtvàtinrằngcóthểđãxảyrasailầmgìđóởphòngcủaSordini.Cònông,ôngđạcđiền,cólẽtrongýnghĩôngtráchSordini,vìtheonhưsựkhẳngđịnhcủatôithìítraSordiniđãphảidòhỏithêmcácphòngbankhácvềviệcđó.Cóđiềulàmnhưvậylàkhôngđúng,vàtôikhôngmuốnởcon người đó cũng như trong ý nghĩ của ông có bất kỳ vết gì vẩn đục.Nguyêntắccơbảntrongcôngviệccủacácnhàchứctráchlàkhôngtínhđếncáckhảnăngsailầm.Vàtổchứctuyệtvờicủabộmáyhànhchínhđãchứngthựcnguyên tắccơbảnđó,vàkhông thể thiếunónếunhưngười tamuốntiếnhànhgiảiquyếtcôngviệcmộtcáchnhanhnhất.Vớinhữngchuyệnnhưthế,Sordinikhôngđượcdòhỏiởcácphòngbankhác,mànhữngphòngbanấycũngkhôngtrảlờichoanhtađâu,bởivìhọnhậnrangayrằngđóchỉlàchuyệnlàmsángtỏmộtsaisóttìnhcờ.

-Thưatrưởngthôn,ôngchophéptôiđượcnêumộtcâuhỏi,-K.nói,-cóphảivừarồiôngđãnhắcđếnbanthanhtranàođó?Cứtheosuynghĩcủaôngthìmọiviệcdiễnramàkhôngcósựgiámsátthìngườitaphátốmlênmất.

-Ôngquánghiêmkhắcđấy,-trưởngthônnói,-nhưngôngcứnghìnlầnnghiêmkhắchơnthìvẫnchưalàgìcảsovớisựnghiêmkhắccủanhàchứctráchđốivớibản thân.Mộtkẻhoàn toànxa lạvàngờnghệch thìmớiđặtnhữngcâuhỏinhưthế.Rằngcóchăngnhữngnhàthanhtraư?Vâng,ởđâyđâucũngcóbanthanhtrahết.Tấtnhiêncôngviệccủahọkhôngphảilàtìmkiếmnhữngsaisótxảyratrongýnghĩathôngthườngcủatừthanhtra,bởivìlỗilầmkhôngxảyra,mànếucóxảyranhữngthiếusótnhưtrongtrườnghợpcủaôngthìaicóthểnóidứtkhoátrằngquảthậtđólàthiếusót?

-Đâylàchuyệnới!-K.kêulên.-Đốivớitôithìlạiquácũrồi,-trưởngthônnói.-Tôicũngnghĩgầnnhư

ông rằngcó sai sótxảy ra,vàvì thếmàSordiniđãphátốmnặngvì tuyệtvọng,cácvănphòngthanhtracấpmộtcũngđãcôngnhậnkhuyếtđiểmlàởđây,nhờhọmàchúngtabiếtđượcnguồngốckhuyếtđiểmnữa.Nhưngaicóthểquảquyếtrằngcácvănphòngthanhtracấphai,cấpbavànhữngngườikháccũngđềucholànhưthế?

-Đượcrồi, -K.nói, - tôikhôngmuốndínhvàonhữngchuyệnđắnđo,cân nhắc kiểu đó, tuy nhiên lần đầu tiên tôi được nghe về các văn phòngthanhtranày,vàdĩnhiêntôichưahiểuđượchọ.Tôinghĩ,ởđâyphảiphânbiệthaiviệc:mộtmặtcóviệcđangxảyraởcáccôngsở,mặtkháctôiđangcómặtởđây,hiệndiệnlàtôi,mộtngườiđứngngoàicôngsởmàlạichịusựxúcphạmtừcáccôngsở,mộtđiềuvôlýmàtínhchấthệtrọngcủanótôivẫnchưatin.Việcđầutiêncólẽtìnhhìnhđúngnhưngàiđãnói,vớimộtsựhiểubiếtđặcbiệtđếnlàkinhngạc,cònbâygiờtôichỉmuốnnghevàilờivềbảnthânmình.

-Rồi tôicũngsẽđềcậpđếnviệcđó, - trưởng thônnói,nhưngngài sẽkhônghiểunếutôichưanóimộtvàichuyện.Việcnhắcđếncácbanthanhtralàquásớm.Tôi trởlạicuộctranhluậnvớiSordinivậy.Nhưtôiđãnói,sựchốicãicủatôiđãtrởnênyếuớt,cònSordininếucóđượcmộttílợithếkhiđốidiệnvớiaithìtứclàanhtachiếnthắng,vìcùngmộtlúcsựchúývàtínhcươngquyết,sựlạnhlùngcủaanhtađượctănglênnhiềulần.Anhtaquảlàngườiđánggờmđốivớikẻbịtấncông,vàđốivớinhữngđốithủbịtấncôngthìđâylàcảnhtượnglýthú.Sởdĩtôibiếtđượcnhữngđiềunàymàbáochoônglàvìtrongnhữngtrườnghợpkháctôiđãcóthểthamgiavàocảnhtượnglý thúđó.Tuyvậy tôichưabaogiờđược tậnmắtnhìn thấySordini.Côngviệc cứ chồng chất lên đầu đến mức anh ta không thể xuống làng được.Ngườitakểchotôirằngnhữngcộthồsơchấtđốnằmngổnngangbaobọclấynhữngbứctườngcủacănphònganhta,màđấychỉmớilànhữnghồsơ

hiệntạianhtađangcầnđến.Dongườitathườngxuyênrútởchỗnàyhoặcthêmvàochỗkiamộttờcôngvănvàtấtcảnhữngviệcnàyđãxảyrahếtsứcvộivàng,nênnhữngcộtgiấykiacứ liên tụcđổậpxuống,và trongphòngcủaSordinikhôngngừngcó tiếng sụpđổcủanhữngchồnghồ sơ tiếpnóinhaunhanhchóng.BâygiờSordini làngười làmviệckhôngbiếtmệtmỏi,việcnhỏnhấtcũngđượcanhtaquantâmlolắngnhưlàviệclớnnhấtvậy.

-Thưa trưởng thôn, ông cứ nhấnmạnh rằng việc của tôi làmột trongnhữngviệcnhỏnhấtthếmànóchiếmnhiềuthờigiancủacácnhàchứctrách,và lúcđầuviệc của tôi dùkhôngđángkể thì với lòng tận tâmcủanhữngngườinhưSordininóđãtrởnênmộtvụviệclớn.Rấttiếc,điềuđótráivớiýđịnhcủatôi,bởivìkhôngphảitínhhiếudanhcủatôilàmxuấthiệnvàgâyrasựsụpđổcủacáccộthồsơđồsộ,tómlạitôichỉmuốnđượcyênổnlàmviệcbênmộtchiếcbànnhỏnhưmộtngườiđạcđiềnvôdanhtiểutốt,-K.nói.

-Không,-trưởngthônnói,-nóichungvụnàykhôngphảilàlớn.Vềmặtnàyôngkhôngcólýdođểthanvãn,giữanhữngviệcvặtvãnhthìviệccủaônglàmộttrongnhữngviệcnhỏnhặtnhất.Tầmvócvụviệckhôngphảidophạmvicủacôngviệcquyếtđịnh,nếuôngnghĩnhưthếthìcònlâuôngmớihiểuđượcbộmáyhànhchínhcủachúngtôi.Mànếunhưxemxétvềkhốilượngcôngviệcthìtrườnghợpcủaôngcũngchỉlàmộttrongnhữngtrườnghợpnhỏnhất;trongnhữngtrườnghợpthôngthường,nghĩalàkhikhôngxảyracáigọilàsailầmthìtấtnhiêncàngđòihỏicôngviệcphảikhẩntrươngvàhiệuquảhơn.Hơnnữaôngchưabiếtvềthựcchấtcôngviệcmàvụviệccủaônggây ra,vàbâygiờ tôimuốn thôngbáochoôngvềđiềuđó.Tạmthời,Sordinibỏtôiởngoàicuộc,chỉcócácnhânviêncủaanhtathườngxuyênđếnchỗtôi,vàliêntụcngàynàohọcũnggọinhữngngườiđượckínhtrọngtronglàngđếnquán"Ôngchủ"đểtrahỏivàghibiênbản.Phđônghọđứngvềphía tôinhưngcũngcómộtvàingườibướngbỉnh.Vấnđềđạcđiền thìliênquanthiếtthực,gầngũiđếntấtcảnôngdân,họđánhhơithấysựthỏathuậnbímậtvàđiềubấthợpphápgìđó,hơnnữahọcòntìmrangườiđứngđầucủamình,vàtrêncơsởnhữngđiềunôngdânthổlộ,Sordinivẫntinchắcrằngnếunhư tôiđưasựviệc ra trướcHộiđồng làng thìkhôngphải tấtcảmọingườiđãbỏphiếuphảnđốiviệcnhậnngườiđạcđiền.Nhưvậy,hiểnnhiênlàviệckhôngcầnđếnngườiđạcđiền,ítravẫncònlàvấnđềchưarõràngdứtkhoát.TrongnhữngviệcnàynổibậtnhấtlàanhchàngBrunswick,anhrểcủaLasemann,(chưachắcôngquenanhta),cólẽanhtakhôngphảilàngườixấu,màchỉlàkẻngungốcvàhayảotưởng.

-Cóphảianhrểcủaôngthợthuộcdakhông?-K.hỏivàmôtảngườicóbộrâuquainónmàchàngđãnhìnthấyởnhàLasemann.

-Chínhanhtađấy,-trưởngthônnói.-Tôicũngquenvợanhta,-K.nóihúhọa.-Cóthể,-trưởngthônnóivàimlặng.-Chị ấy đẹp lắm, -K. nói, - chỉ tội hơi xanh xao, ốm yếu.Chị ấy là

ngườicủaLâuđài?Chàngnóinửanhưhỏi.Trưởngthônliếcnhìnđồnghồ,ôngtachothuốc

vàochiếcthìavànuốtựcluôn.-TrongLâuđàihìnhnhưôngchỉbiếtcáicơcấubộmáyvănphòngthì

phải?-K.hỏigaygắt.-Vâng,-trưởngthôntrảlời,vớinụcườimaimỉanhưnghiềnlành.-Vì

chínhđólàcơquanquantrọngnhất.BâygiờnóivềBrunswik,nếunhưđuổianh ta rakhỏiđịaphương thìchúng tôiaicũngđềuhạnhphúc,Lasemanncũnghạnhphúckhôngkém.Nhưngđồngthời,Brunswickcũngítnhiềucóảnh hưởng, tuy anh ta không phải là diễn giả, nhưng lại to mồm, mà cóngườichỉcầnbấynhiêuthôilàđủ.NhưvậysauđótôiđànhphảiđưavụviệcratrướcHộiđồnglàng,vàđấycũnglàthànhcôngduynhấtcủaBrunswick,bởivìtấtnhiênởHộiđồngphầnlớnngườitakhôngmuốnnghevềbấtkỳngườiđạcđiềnnàocả.Chuyệnnàyxảyrađãnhiềunămrồi,nhưngvụviệcsauthờigiandàivẫnchưayên,mộtmặtvìlòngnhiệttâmcủaSordini,anhtaquálolắngmuốnđiềutrađộngcơcủasốđôngnhữngngườichốngđối;mặtkhácdosựngungốcvà tínhnhiễusựcủaBrunswick,bằngnhữngchuyệnbịađặthắnliêntiếptácđộngđếncácnhàchứctráchmàhắncóquanhệ.TấtnhiênlàBrunswickkhôngbịpđượcSordini,làmsaomộtkẻnhưBrunswickcó thể lừabịpđượcSordinikiachứ?Nhưngđể tránhsự lừabịpđó, thì lạicầnmở những cuộc điều tra. Trước khi những cuộc điều tra đó kết thúc,Brunswicklạibịaramộtcáigìđómới,vìhắnlàmộtngườirấthaygâygổvàngungốc.Cònbâygiờ tôimuốnnhắc tớimộtđặcđiểmcủabộmáyhànhchínhcủachúngtôi:nóchínhxácbaonhiêuthìcũngnhạycảmbấynhiêu.Nếungườitaxemxétrấtlâumộtviệcnàođóthìtrướckhixemxétxong,độtnhiêntrongnháymắtởmộtcấpbấtngờnhất-vềsauđócóthểbiếtđượclàcấp nào - bỗng đưa ramột quyết định,mặc dù không phải bao giờ cũngđúng, nhưngđó là quyết định cuối cùng, kết thúc vụ việc.Dườngnhưbộmáyvănphòngkhôngchịuđựngđượcsựcăngthẳngkéodàinhiềunămmàthựcchấtvẫnlàdomộtvụviệccólẽkhôngcógìđángkểgâyra,vànóđãtựđộng,khôngcósựthamgiacủacácnhânviên,kếtthúcvụviệc.Tấtnhiênkhôngphảichuyệngìphithường,màchỉlàmộtviênchứcnàođóđãthảora

vănbảnkếtluậnvụviệc,hoặcthậmchíchưaviếtthànhvănbản,vàkhôngthểxácđịnhđượcítralàởchỗchúngtôi,màcũngcóthểlàcảởvănphòng,nhàchứctráchnàođãđưaraquyếtđịnhvàdựatrêncơsởnào.Việcđórồiđâycáctổchứcthanhtrasẽxácnhậnsau,chúngtôikhôngđượcbiếtvềnó,tuynhiênđếnlúcđóthìchẳngcònaiquantâmđếnnữa.Nhưtôiđãnói,phầnlớnnhữngquyếtđịnhnàylàhay,chỉcóđiềurắcrối làdotínhchấtcủasựviệc,chúngtôiđượcbiếềcácquyếtđịnhquáưlàmuộn,chonênvềnhữngvụviệcđãđượcquyếtđịnhtừđờitámhoánhnàorồivẫndiễnratranhluậnsôinổi.Tôikhôngbiếttrongtrườnghợpcủaôngcóxảyraquyếtđịnhkiểuđó không. Có quyết định ủng hộ, có quyết định phản đối, nhưng nếu cóquyếtđịnhthìngườitamớigửigiấymờichoông;vàôngmớiđếnđâysaumộtcuộchành trìnhdài,mấtnhiều thờigiannhư thế, trongkhiđó,ởđấySordinivẫn làmviệcđếnkiệt sứcvìchínhviệcđócủaông,vàBrunswickvẫntiếptụcâmmưu,thủđoạn,cảhaitiếptụchànhhạtôi.Tôinhắcđếnkhảnăngnàychínhlàvìtôibiếtchắcchắnrằngbỗngnhiênbanthanhtrađãpháthiện thấy nhiều năm trước đây từ phòngA người ta đã hỏi về việc nhậnngườiđạcđiền,vậymàvẫnchưađượctrảlời.Ngườitalạidòhỏiởchỗtôi,vàbâygiờthìtấtnhiêntoànbộsựviệcđãrõràng,phòngAbằnglòngvớisựtrảlờicủatôi,rằngđúnglàkhôngcầnđếnngườiđạcđiền,Sordinithìphảicôngnhậnlàtrongchuyệnnàyanhtakhôngcóthẩmquyền,vàtấtnhiênvôtìnhlàanhtađãlàmnhiềuviệcvôbổ,căngthăngthầnkinh.Nếuquaviệcnàymàkhôngdồnlạitừnhiềuphíanhữngcôngviệcmớimẻkhôngkểxiết,nếunhưvụviệccủaôngđãkhôngphảilàviệchoàntoànnhỏnhặt,chúngtôicó thểnóimột cáchyên tâm rằngđó là chuyệnnhỏnhặtnhấtgiữanhữngchuyệnnhỏnhặt, tấtcảchúng tôiđã thởphàonhẹnhõm, tôinghĩngaycảSordinicũngthế.ChỉcóBrunswicklàcáukỉnh,nhưngchuyệnđóchỉbuồncười.Ôngthửtưởngtượng,ôngđạcđiền,sựthấtvọngcủatôigiờđây,saukhitoànbộvụviệcđãmaymắnkếtthúc,saumộtthờigianđãqua,ôngđộtngộtxuấthiện,vàcóvẻlàtấtcảbắtđầulạitừđầu.Chắclàônghiểuquyếtđịnhsắtđácủatôi,trongphạmvigiảiquyếtcủamình,tôikhôngchophépđiềuđóxảyrađâu.

-Vâng,-K.nói,-tôicònhiểumộtđiềuhơncảđiềuđó,rằngởđâyđangdiễn ra sự lạm dụng khủng khiếp đối với tôi, thậm chí với cả pháp luật.Nhưngmàtôisẽbiếtmìnhphảichốnglạiviệcđóras

-Ôngđịnhlàmgì?-trưởngthônhỏi.-Tôikhôngthểnóira,-K.nói.-Tôikhôngdámquấyquả,-trưởngthônnói,-màchỉmuốnlưuýông

rằngtrongmộtchừngmựcnhấtđịnh,ôngcóthểthấyởtôimộtngườicộngsựlàmăn,tôikhôngnóilàngườibạnbởivìchúngtahoàntoànxalạđốivớinhau.Tôichỉkhôngđồngýđểngườitanhậnônglàmngườiđạcđiền,cònvềnhữngvấnđềkhácôngcóthểtintưởngđếnvớitôivàobấtkỳlúcnào,tấtnhiên là trongkhuônkhổnhữngkhảnăngquyềnhạncủa tôi, tôikhôngcóquyềnlựcgìlớn.

-Ngàicứluônmiệngnóirằngngườitaphảinhậntôilàmngườiđạcđiền,khitrongthựctếngườitađãnhậntôi.CóthưcủangàiKlammđây.-K.nói.

-ThưcủaKlammà?-trưởngthônnói.-ThậtlàgiátrịvàđángkínhvìcóchữkýcủaKlamm,màcóvẻlàchữkýcủangàithật,tuynhiên...,nhưngtrongvấnđềnàytôikhôngdámnhậnxétmộtmình.Mici!Cácngườilàmgìđấy?-ôngtagọi.

Micivànhữngngườigiúpviệctừnãyđếngiờkhôngđượcđểýtới,hìnhnhưkhông tìm thấy tờ côngvăn cần tìm, định cất tất cả tài liệu trở lại tủnhưngkhôngthànhcông,họkhôngcấtxuểmộtkhốilượngtàiliệuđãđổravungvãi,ngổnngang.Khiấynhữngngườigiúpviệcmớinảyrasángkiếnvàhọthựchiệnsángkiếnđúngvàolúctrưởngthôngọi:Họđặtcáitủnằmxuốngđấtvànhồinhéttoànbộđốnghồsơtàiliệuvàođó,rồicùngvớiMicingồilênnhữngcánhcửatủthửấnchúngvàotừtừ.

-Tóm lại là không tìm thấy tậphồ sơ, - trưởng thônnói. -Đáng tiếc,nhưngôngđãbiếtrõcâuchuyệnrồi,thựcrachúngtakhôngcầnđếntậptàiliệunữa.Tuynhiênchắcchắnchúngtôisẽtìmra,cólẽnónằmởchỗônggiáo,còncórấtnhiềutàiliệuởchỗôngta.Micimangnếnlạiđâyem,chúngtaphảiđọcláthưnày.

Micibướcđến,giờđâytrôngbàtacàngxámxịtvàkhôngcógìđángnóihơnkhi ngồi trênmépgiường, nép vào người đàn ônggânguốc, đầy sứcsốngđangômbà.Chỉcókhuônmặtnhỏnhắncủabàhiệnratrongánhnếnvớinhữngđườngnéttrongsáng,vànghiêmnghịmàtuổigiàđãlàmchodịubớt.Vừanhìnvàoláthưbàbènchắptaylại.

-ThưcủaKlamm,-bànói.Sauđóhọcùngđọcláthư,vàthìthầmvớinhaumấtmộtlúc,cuốicùng,

khinhữngngườigiúpviệcreolênầmĩvìrốtcuộcđãấnđượccánhtủvào,Miciliếcnhìnvềphíahọvớivẻbiếtơnthầmlặng,vàngàitrưởngthônnói:

-Micihoàntoànchungýkiếnvớitôi,chonêntôicóthểmạnhdạnnóirasuynghĩcủamình.Láthưnàykhôngphảilàcôngvănchínhthứcmàchỉlàmộtláthưriêng.Điềunàyđãthểhiệnmộtcáchkhôngthểhiểunhầmởngay

cáchxưnghô."ThưaNgàirấttônkính".Hơnnữa,trongthưcũngkhôngmảymaycómộtlờinàoquảquyếtrằngngườitađãnhậnônglàmngườiđạcđiền,họ chỉ nói chung chung về sự phục vụ bá tước,mà cả điều này họ cũngkhôngnóigìrõràng,chỉnóilàđãnhậnông"nhưngàiđãbiết",tứclàôngphảichứngminhrằngngườitađãnhậnông.Vềmặthànhchínhchỉcótôilàngườiduynhấtđượcngườitabảoôngtìmđếnnhưmộtthượngcấptrựctiếpcủaôngvàtôisẽchỉranhữnggìtiếptheo.Tôixinbáođểôngbiết,việcđó,bâygiờphầnnàođãđượcthựchiện.Ôngđangđứngtrướcmộtngườihiểuđược các công văn chính thức, do đó càng hiểu hơn những lá thư khôngchínhthức,tấtcảđiềunàyrõhơncảmặttrời.Cốnhiêntôikhôngngạcnhiênlà ông không thấy được điều đó, vì ông là người lạ.Tựu trung lại, lá thưkhôngnóigìkháchơnviệcKlamm,vớitưcáchcánhân,sẵnsangquantâmtớiôngtrongtrườnghợpngườitanhậnôngvàophụcvụchobátước.

-Ngàiphântíchláthưmớisẳcsảolàmsao,thưatrưởngthôn,-K.nói,-rốtcuộcthìtrongđókhôngcógìkháchơnmộtchữkýtrênmộttờgiấytrốngrỗng.Ngàikhôngnhận thấyrằng,vớiviệcđó,ngàiđãcoi thường tên tuổicủaKlammmàngàivẫnbảolàkínhtrọng?

-Nóithếlàmộtsựnhầmlẫn,-trưởngthônnói,-Tôikhônghềhiểusaiýnghĩacủaláthư,vàcũngkhônghạthấpôngấybằngviệcphântíchláthư,màngượclại.LáthứriêngcủaKlammtấtnhiêncóýnghĩalớnhơnnhiềusovớimộttờcôngvănchínhthức,chỉcóđiềuláthưnàykhôngcóđượccáiýnghĩamàônggánchonó.

-NgàicóquenSchwarzertkhông?-K.hỏi.-Không,-trưởngthôntrảlời.-Mici,chắclàemquenôngấychứ?Em

cũngkhôngquenà.Thếthìkhông,chúngtôikhôngquenôngấy.-Tôingạcnhiênđấy,-K.nói,-anhấylàcontraicủamộttrongnhững

ngườigiúpviệcquanphòngthành.-Ôngđạcđiềnthânmếnạ,làmsaotôicóthểquenbiếthếtcontraicủa

tấtcảcácngườigiúpviệcquanphòngthànhkiachứ!-trưởngthônnói.-Đượcrồi,K.nói,-thếthìngàiphảitinđiềutôivừanói.Ngayhômtôi

mớiđếnđãxảyravachạmnhỏvớianhchàngSchwarzert.Lúcđó,quađiệnthoại anh ta cóhỏimộtngườigiúpviệcquanphòng thành tên làFritz, vàđượcbiếtrằngngườitađãnhậntôilàmngườiđạcđiền.Ngàigiảithíchviệcnàythếnào,thưatrưởngthôn?

-Rấtđơngiảnthôi,-trưởngthôntrảlời,-ôngchưabaogiờcóquanhệvớicácnhàchứctráchcủachúngtôi.Nhữngcuộctiếpxúcấychỉlàgiảtạo,

nhưngvìthiếuhiểubiết,ônglạitưởnglàthật.Cònôngthấyđấy,tôikhôngcóđiệnthoại,vậymàtrongthựctếtôicótươngđốinhiềuviệcvớicácnhàchứctrách.Trongcácquánrượu,vàởnhữngnơitươngtự,điệnthoạicòncóthểđượcdùngnhưmộtcáimáyphátnhạc,khônghơnkhôngkém.Ôngđãgọiđiệnthoạiởđâyrồichứ?Đúngkhông?Thếthìchắclàônghiểuđiềutôinói!Ở trongLâu đài, chắc chắn điện thoại hoạt độngmột cách tuyệt vời,ngườitakểchotôirằngởtrênđóhọgọiđiệnthoạiliêntục,cáiđótấtnhiênrất có lợi cho công việc.Trong cácmáy điện thoại ở dưới này, chúng tôinghenhữngcuộctraođổiđiệnthoạikhôngdứtởtrênđógiốngnhưnhữngtiếngùùvàtiếnghát,chắcchắnôngcũngđãnghethấythế.Nhữngtiếngùùvàtiếnghátấylàcóthật,vàlàđiềuđángtinduynhấtmàcácmáyđiệnthoạicủachúngtôiởdướinàycóđược,cònlạiđềulàbịpbợm.KhôngcóđườngdâyđiệnthoạithườngxuyênnốivớiLâuđài,cũngkhôngcótổngđàichuyểntiếp,nêntừđâygọidâynóichoaiđótrongLâuđàithìtấtcảcácmáyđiệnthoạicủacácbanbệcấpthấpnhấtởtrênđóđềuphátchuông,hoặcnóiđúnghơnlàcóphátchuông,nhưtôiđượcbiếtmộtcáchchắcchắn,nếuởmọinơingườitakhônggạtchuôngđi.Mỗimộtviênchứckhiđãquámệtmỏithìởđâycũngnhưởkiađềucảmthấycầnthiếtphảigiảitríchútđỉnh,nhấtlàvàobuổitối,hoặcđêmkhuya,vàhọcắmmáyđiệnthoại.Nhữnglúcnhưthếthìchúngtôinhậnđượcsựtrảlời,nhưngcâutrảlờikhôngphảilàcáigìkháchơn sựđùacợt.Việcnàycũng rấtdễhiểu.Mà thửhỏi aidámcảganvớinhữngviệcriêngtư,vụnvặtcủamình,vàolúcnửađêmgọiđếnđó,nơicôngviệcvôcùngquantrọngđangchạyvớinhịpđộchóngmặtkhôngmộtgiâyphútngừngnghỉkia?TôikhônghìnhdungđượcaiđódùlàngườilạcóthểtưởngtượngđượcrằngnếuanhtagọiđiệnthoạichoSordinithìtrongthựctếSordinisẽtrảlời.Rấtcóthểlàmộtnhânviênbénhỏlàmcôngtácđăngkýnàođósẽtrảlờianhtatừmộtphòngbanhoàntoànkhác.Vàngượclạicóthểxảyrangoạilệ,rằngnếuaiđógọigiâynóichoanhchàngnhânviênlàmcôngviệcđăngkýkiathìchínhSordinilạitrảlời.Chonên,tốtnhấtlàngườitavắtchânlêncổmàchạytrốnkhỏimáyđiệnthoạitrướckhinghecótiếngnóiđầutiên.

-Tấtnhiêntôiđãkhôngquanniệmnhưvậy,nhữngchitiếtđótôikhôngthểbiết,nhưngtôicũngkhôngquátincậyvàocáccuộcnóichuyệnquađiệnthoại;trongtôiluôncómộtniềmtinlàchỉcócáimàtabiếthoặcđạtđượcởngaytrongLâuđàithìmớicóýnghĩađíchthực.

-Không,-trưởngthônnói.-Nhữngcuộcnóichuyệnđiệnthoạicũngrấtcóýnghĩa.LàmsaomộtsựthôngbáodomộtviênchứcnóiratừLâuđàilạikhôngcóýnghĩa?Màđiềunàytôiđãgiảithíchchoôngquachuyệnláthư

củaKlamm:nhữnglờinhưvậykhôngcóýnghĩachínhthứctrựctiếp,nếuông nghĩ như vậy thì ông nhầm rồi, nhưng trong quan hệ riêng tư, theohướngthânthiệnhaythùđịch,chúngcũngđềucóýnghĩalớnhơnnhiềusovớitầmquantrọngchínhthứcmànóichungchúngcóthểcóđược.

-Đúng,-K.nói.-ChúngtagiảthiếttấtcảnhữngviệcnàylànhưvậythìtheođótôicóvôkhốibạnbèởtrongLâuđài.Nếuchúngtaxemxétkỹhơnsựviệc,thờikỳđó,nhiềunămtrướcđây,cáiphòngmàngàiđãnóiấymớicósángkiếnlàlúcnàođócóthểmờimộtngườiđạcđiền,thựcchấtđólàcửchỉthânthiệnđốivớitôi,rồitiếpsauđó,phòngnàylàmtheophòngkiachođếnkhihọ-điềunàyquảlàtồitệ-đãlừatôiđếnđây,đểbâygiờlạiđedọatốngkhứtôiđi.

-Trongquanniệmnàycủaôngcómộtphầnsựthậtđấy,-trưởngthônnói. -Ông nói đúng rằng không nên hiểu những ý kiến của Lâu đài theonghĩađen.Nhưngnơinàomàchẳngcầnđếnsựthậntrọng,khôngchỉởđây,nhất là trướcmộtýkiếncàngquan trọngthì lạicàngphải thận trọng.Cònviệclừaôngđếnđâymàôngvừanói,quảlàtôikhônghiểu.Nếuôngchúýhơnnhữngđiềutôiđãgiảithích,thìôngcầnphảibiếtrằngvấnđềmờiôngđếnđâylàmộtviệcphứctạphơnnhiềunênchúngtakhôngthểphântíchhếtđượctrongmộtcuộctraođổingắnngủTừnhữngviệctrêncóthểrútrakếtluậncuối cùng là toànbộvụviệcnày,ngoài chuyệnđuổi tôiđi là cựckỳmậpmờvàphứctạp,-K.nói.

-Aidámđuổiông,ôngđạcđiền?-trưởngthônhỏi.-Chínhsựmậpmờcủanhữngdữkiệnbanđầubảođảmchoôngsựđốixửlịchthiệpnhấtcóthểcó.Ôngcóvẻnhạycảmquáđấy-khôngaigiữôngởđây,nhưngđiềuđóvẫnchưathểgọilàđuổiôngđi.

-Ồ,thưangàitrưởngthôn,-K.nói,-bâygiờlạiđếnlượtngàinhìnsựviệcquáưlàđơngiản.Tôinêulênchongàimộtvàiviệcđãgiữtôiởlạiđây:đólàsựhysinhmàtôiphảichịukhibỏnhàđếnđây,làcuộchànhtrìnhkéodàivấtvả,lànhữnghyvọngcủatôivềviệcngườitanhậnmình,làsựtúngthiếu, là sựbất lực trongchuyện tìmviệc làmphùhợpbâygiờ,ởnhà;vàcuốicùngkhôngkémphầnquantrọng:vợchưacướicủatôilàngườiởđây.

-À,Frida,-trưởngthônnói,khônghềtỏrabịbấtngờ.-Tôibiết.NhưngcôFridasẽđivớiôngkhắpnơi.Cònnhữngviệckhác,tấtnhiêncầnphảitiếptục suy nghĩ, tôi sẽ thôngbáovàoLâuđài nữa.Nếu có quyết định gì đó,hoặcnếuthấycầnphảingheôngtrướcmộtlầnnữathì tôisẽchomờiôngđến.Đượckhông?

-Khôngđược,-K.nói,-hoàntoànchưaổn.TôikhôngcầnLâuđàibanchomónquàthươnghại,màtôicầncóđượctấtcảtheocácquyềncủatôi.

-Mici-trưởngthônnóivớivợđangngồinépvàongườiôngta.BàtahờhữnggấpláthưcủaKlammthànhmộtchiếctàuthủynhỏvàchơivớinólàmchoK.phảihoảnghốt lấy lại,—chânanh lạibắtđầuđau lắmrồi,cầncótấmvảichườmmớiđắplênthôi.

K.đứngdậy.-Vậytôixincáotừ,-chàngnói.-Tốt,-Micinóitrongkhiđangchuẩnbịthuốcbôi.Giómạnhlắm.K. quay lại, những người giúp việc với vẻ hăng hái không đúng chỗ,

nghechàngnóilậptứcmởtoangcảhaicánhcửa.VàK,đểhơilạnhđangùađếndàyđặckhôngtrànngậpcănphòngngườiốm,chỉkịpgậtđầucúichàotrưởngthôn,rồikéotheonhữngngườigiúpviệc,chànglaorakhỏiphòngvànhanhchóngđóngcửalại.

CHƯƠNG VITrướcquántrọngườichủquánđangđợichàng.Anhtakhôngmuốnlên

tiếngtrước,vìthếK.đãhỏianhtamuốngì.-Ôngđãtìmđượcchỗởmớichomìnhchưa?-chủquánhỏi,mắtđăm

đămnhìnxuốngđất.-Vợanhbảoanhhỏià?-K.hỏi,-chảlàkhôngcóbàtathìanhkhông

nhúcnhíchđiđâucảmà.-Không,tôikhônghỏivìvợtôibảo.Nhưngbàấyđangrấthồihộpvàlo

lắngvìông;khônglàmviệcđược,bàấychỉnằmởtronggiường,thởdàivàtráchmóc.

-Tôiphảiđivàovớibàấyà?-Tôixinông,-chủquánnói,-tôiđãđịnhgọiôngởchỗtrưởngthôn,tôi

đãđứngởtrướccửanghethấycácôngđangsaysưanóichuyệnnênkhôngdámquấyrầy,vả lạivì lo lắngchovợtôi,nêntôivội trởvề,nhưngbàấykhôngchovào,vậynêntôikhônglàmđượcgìkháchơnlàđợiôngởđây.

-Thếthìtađinhanhlên,-K.nói,-rồitasẽlàmchobàấy-Giáđượcnhưthế,-chủquánnói.Họđiquanhàbếpsángsủa,ởđócóbahaybốnhầugáiđanglàmviệc,

cáchxanhau.VừanhìnthấyK.,họthậtsựlặngngườiđi.Ởtrongnhàbếpđãcóthểnghetiếngthởdàicủabàchủquántrọ.Bàtanằmtronggiannhàkhonhỏđượcngăncáchvớinhàbếpbởimộtbứctườngxâybằnggạch,chỉchứađượcmộtchiếcgiườngrộngvàmộttủ.Cáigiườngđượckêởmộtnơicóthểnhìnthấytoànbộnhàbếp,đểcóthểkiểmtrađượccôngviệc.Ngượclạitừnhàbếpkhôngthểnhìnthấygìởnhàkho.Tronggiannhàkhođãtốihoàntoàn,chỉcó tấmvải trảigiườngkẻsọcđỏvà trắnglàcònsánglên tíchút.Ngườitachỉcóthểphânbiệtđượccácđồvậtnếuđãbướcvàotrongvàmắtquenvớibóngtối.

-Cuốicùngôngđãđến-Bàchủquánnóiuểoải.Bàtanằmngửa,ngườiduỗira,hấtchiếcchănnhồicốtlôngchimxuôngđất,thởkhónhọc.Ởtrêngiườngtrôngbàtatrẻhơnlàkhiănmặcnghiêmchỉnh,chiếckhăndùngđểchítbanđêmcóviềnđăngtenmịnmàng,dùquánhỏvàphấtphơtrênmáitóc,thìvẫnlàmchokhuônmặtthiểunãocủabàtatrởnênđángthương.

-Làmsaotôicóthểđếnđược?-K.dịudànghỏi-Bàcóchogọiđâuạ!

-Ôngkhôngcầnphảiđểtôiđợilâuthế!-Bàchủquánnóivớitínhcốchấpcủangườiốm.-Ôngngồixuốngđi.-Bànóivàchỉxuốngmépgiường.Còncácanhhãyđikhỏiđây!

Trongphòng,ngoàinhữngngườigiúpviệc,nhữnghầugáicũngđãrónrénbướcvào.

-Tôicũngđiđây,Gardenaạ,-chủquánnói.ĐâylàlầnđầutiênK.nghetêncủabàchủquán.

-Tấtnhiên, -bà tanóinhỏnhẹ,vàdườngnhưđangbận tâmvớiviệckhác,bànóithêmmộtcáchlơđễnh:-Màanhởlạilàmgì?

Nhưngkhimọingườiđãluivàonhàbếp-nhữngngườigiúpviệcngaylập tức đã vâng lời, hơn nữa họ bám theo tán tỉnh một người hầu gái -Gardenacũngđủtỉnhtáođểbiếtrằngởtrongnhàbếpcóthểnghehếtnhữnggìmàhọnóitronggiannhàkho,bởivìnhàkhokhôngcócửa.Vìvậybàtađãralệnhchohọrờikhỏinhàbếp.Việcnàyđãđượcthựchiệnngay.

-Ông đạc điền, tôi nhờ ông làm ơn lấy cho tôi chiếc khăn quàng vaitrong tủ.Ởngay phía trên ấy, tôimuốnđắpnó, vì không chịu được chănnhồilôngchim,tôikhóthởquá.

VàkhiK.đưachochiếckhăn,bàtanói:-Ôngthấychiếckhănđẹpkhông?K. thấyđấy là chiếckhăn len thông thường, chỉ vì giữýmàchàng sờ

thêmmộtlầnnữa,nhưngkhôngnóigìcả.-Cáikhănđẹpthật,-Gardenanóivàquấnkhănlênngười.Bâygiờbà

nằmyênnhưthểnỗiđaucủamìnhđãchấmdứt.Biếtlàtócbịrốitrongkhinằm,bàđãngồidậymộtphútsửalạibộtócmộttýquanhchiếckhăntrùmđầu.Tócbàdày.

K.bắtđầuthấysốtruột.-Bàhỏilàtôiđãcóchỗởkhácchưa,phảikhôngbàchủquán?-Tôihỏià?-bàchủquánnói.-Không,đấylàmộtsựnhầmlẫn.-Nhưngmàchồngbàvừahỏitôiđấythôi.-Tôitinông,-bàchủquánnói.-Tôiđếnphảichịuconngườiđó.Khimà

tôikhôngmuốnôngởđâythìanhtagiữônglại,cònbâygiờ,khimàtôicảmthấyhạnhphúcvìôngởđâythìanhtalạimuốnxuađuổi!Anhtaluônluônlàmnhưvậy.

-Chỉtrongvòngmộtđếnhaitiếngđồnghồmàbàđãthayđổiýkiếnvềtôinhưvậyư?-K.hỏi.

-Tôiđãkhôngthayđổiýkiến,-bàchủquánlạinóigiọnguểoảihơn.-Ôngđưatayđây.Thếthế...Vàbâygiờônghãyhứarằngôngsẽhoàntoànthànhthật,tôimuốnthànhthậtvớiông.

-Đúngđấy,-K.nói.-Nhưngaitrongchúngtabắtđầutrước?-Tôi,-bàchủquánnói,khôngphảiđểtỏralịchthiệpvớiK.,màdường

nhưbàrấtmongđượcnóiđầutiên.BàlấyởdướigốiratấmảnhvàđưachoK.-Ôngxembứcảnhnày,-bàkhẩnkhoảnnói.Đểnhìnchorõhơn,K.bướcvàonhàbếp,nhưngởđóchàngcũngkhông

thểnhậnracáigìởtrêntấmảnh.Tấmảnhđãphaimàu,nhàunát,cũkỹvàlỗchỗdođểlâungày.

-Tấmảnhkhôngđượctốtnữa,-chàngnói.-Rấttiếc,rấttiếc,-bàchủquánnói,nếunămnàyquanămkhácngườita

mangnótrongngườithìsẽnhưvậythôi.Nhưngnếuôngnhìnkỹhơnôngsẽnhậnra,tấtcả,chắcchắnlànhưthế.Màtôicóthểgiúpông,ôngcứnóiôngthấygì.Tôirấtmừngnếuđượcnghevềtấmảnh.Nào,ôngthấygì?

-Mộtngườitrẻtuổ-Đúngđấy.-bàchủquánnói,-vàanhtađanglàmgìnào?-Tỏinghĩrằnganhtanằmtrênmộttấmgỗngườiduỗiravàđangngáp.Bàchủquánbậtcười:-Làmgìcóchuyệnđó,-bànói.-Nhưngmàđây là tấmgỗ,vàanh tađangnằm lênđó. -K. cốchứng

minh.-Anhhãynhìnchokỹhơn,-bàchủquánbựctứcnói.-Cóthậtlàanhta

đangnằmkhông?-Khôngphải,-K.nói,anhtakhôngnằmmàlàđanglơlửng.-Bâygiờ

tôimới thấyđâykhôngphải là tấmgỗmàcó lẽ là sợidây,người trẻ tuổiđangnhảyquanó.

-Đấyđấy, -bàchủquánvuivẻnói, -anh tađangnhảy.Nhữngngườiđưa thưphải tậpnhưvậyđấy.Tôiđãbiết là cuối cùngôngcũngnhận ra.Ôngcóthấymặtanhtakhông?

-Tôikhôngthấyrõhếtkhuônmặtanhta,-K.nói,-chắclàanhtađanglấyhếtsức,miệnghá,mắtnhắmvàtócbayxõara.

-Phải,phải.-Bàchủquánnóivẻtánthành.-Ngườinàokhôngtrựctiếpbiếtanhtathìkhôngnhậnđượcranhiềuhơn.Đâylàmộtngườitrẻtuổirấtđiểntrai,tôichỉthấycómộtlầnthoángqua,nhưngsẽkhôngbaogiờquênđượcanhta.

-Anhtalàaithế?-K.hỏi.-Làngườiđưathư,-bàchủquánnói.-anhtađãđưatôiđếngặpKlammK.khôngthểtậptrungnghenhữngđiềubàchủquántrọnói,vìchàngbị

quấyrầybởi tiếngvachạmvàocửakính.Ngaylậptứcchàngpháthiệnranguyênnhângâytiếngđộng.Nhữngngườigiúpviệcđứngởngoàisân,họđổichânmànhảytrongtuyết.HọlàmnhưthểđanghạnhphúcvìđượcgặplạiK.,vừavuisướngchỉtrỏchonhau,họvừaliêntụcchọcngóntayvàocửasổnhàbếp.ThấyK.giơtaydọa,họliềnchạykhỏichỗđó,nhưngvẫncốxôđẩynhau,ngườinọvượtquangườikia,khôngbiếtchánvàrồihọlạiởbêncửa sổ. K. vội đi vào nhà kho, từ ngoài nhìn vào những người giúp việckhông thể thấy chàng được, và chàng cũng khôngmuốn nhìn họ. Nhưngtiếnggõnhẹnhàng,nàinỉtrênmặtkínhcửasổvẫnbámtheochàngvàotậnnhàkhomộtlúclâu.

-Lạinhữngngườigiúpviệc,-chàngnóinhãnhặnvớibàchủquánvàchỉrangoài.Nhưngkhôngchúýđếnchàng,bàchủquánlấylạitấmảnh,bàtaxemvàvuốtlạirồiđútxuốngdướichiếcgối.Bàtacửđộngchậmchạphơn,nhưngkhôngphảidomệtmỏimàlàdosứcnặngcủasựhồitưởng.BàđịnhkểchoK.nghe,vậymà trong lúckể lểbàđãquênmất chàng.Bànghịchnhữngdảiviềntuacủachiếckhăn.Chỉsauđóbàmớingướcnhìnlên,xoaxoamắtkhắplượtvànói:

-ChiếckhănnàycũngcủaKlammcho,cảchiếckhănchítđầunữa.Tâmảnh,chiếckhănnàyvàkhănchítđẩu:đấylàbakỷniệmcủatôicóđượctừôngấy.TôikhôngtrẻnhưFrida,khôngmuốnlàmnênviệclớnnhưcôấy,vàcũngkhôngđacảm,côấyđacảmlắm.Tómlại,tôibiếtcamchịuvớicuộcđời,nhưngcầnphảinói rằng, thiếuba thứnày tôiđãkhôngchịuđược lâuđến thế, thậm chímột ngày duy nhất thôi cũng không thể!Có lẽ ông coithườngbavậtkỷniệmnày,nhưngôngxem:FridamặcdùđãcóquanhệlâuvớiKlammnhưngcôấykhônghềcómộtvậtkỷniệmnàocả,tôiđãhỏirồimà.Côấyquámơmộng,thêmvàođólàquábấtmãn;còntôithìmặcdùchỉgặpKlamnicóbalần(sauđóngàikhôngchogọitôi,tôikhôngbiếttạisao),

tôi có lẽ đã dự cảm thấy thời gian ngắn ngủi làm sao nên đãmang theonhữngkỷvậtnày.Tấtnhiêntôiphảitựlolấynhữngvậtđó,Klammkhôngbaogiờchogìcả,nhưngnếunhìnthấycáigìcóthểxinđượcthìcóthểxinNgài.

NhữngchuyệnnàyđãlàmK.khóchịu,dùchúngliênquantrựctiếptớichàng.

-Nhữngchuyệnnàycótừbaogiờ?-chàngthởdàihỏi.-Hơnhaimươinămrồi,-bàchủquánnói-Nhiềuhơnhaimươinămrồi.-CácngườichungthủyvớiKlammlâunhưthếcơđấy,-K.nói.-Bàbiết

không,thưabàchủquán,bàđãlàmtôilolắngthậtsự,nếutôinghĩđếncuộcsốngvợchồngsắptới!

BàchủquánchoviệcK.đưachuyệnriêngcủamìnhra làkhôngđúngchỗ,bàbựctứcliếcnhìnK.

-Bàđừnggiậntôi,bàchủquánạ,-K.nói.-TôikhôngnóimộtlờinàochốnglạiKlammđâu,dohoàncảnhmàtôiđãphảicómốiquanhệnhấtđịnhvớiKlamm,điềuđóthìngườikínhtrọngKlammnhấtcũngkhôngphủnhậnđược.Đúngnhưvậy.CònbâygiờnếunhưkhinhắcđếnKlammmàtôiluônphảinghĩđếnbảnthânthìđólàchuyệncóthểhiểuđược,vàkhôngthểthayđổiđượcnữa.Tuynhiên,thưabàchủquán,-nóiđếnđâyK.nắmlấybàntayđanglảngtránhcủabàta,-bàđừngquênlàcuộcnóichuyệnlầncuốicùngcủachúng tađãkhông thànhcông,bâygiờ thìchúng tacũngnênchia taynhauêmđẹp.

-Ôngnóiđúngđấy,-bàchủquánnóivàcúiđầuxuống,-nhưngtôixinônglượngthứcho.Tôikhôngđacảmhơnnhữngngườikhácmàngượclại,nhưngaicũngcóđiểmdễxúcđộngcủamình,tôichỉcómộtđiểmnàyđây.

-Rấttiếc,điểmxúcđộngcủatôicũngnhưthế,-K.nói.-Tôisẽcốgắnglàmchủmìnhtnghợp.Nhưngbànóiđi,bàchủquán,tôiphảichịuđựngrasaosựchungthủykhủngkhiếpấyvớiKlammtrongcuộcsốngvợchồngtôi,nếutronglĩnhvựcnàyFridagiốngbà?

-Sựchungthủykhủngkhiếpư?-bàchủquáncàunhàunhắclại.-Đâycóphảilàsựchungthủykhông?Tôichungthủyvớichồngtôi,điềuđóđúng,nhưngchungthủyvớiKlammư?CómộtlầnKlammđãbiếntôithànhtìnhnhâncủaôngta,vànhưthếnàođótôiđãđánhmấtcáivinhdựđórồià?ÔngphảichịuđựngrasaovớiFridaư?Ồ,ôngđạcđiền,ông làaimàđámhỏinhưvậy?

-Bàchủquán!-K.lưuýnói.-Tôibiết,-bàchủquánnhượngbộ,-nhưngchồngtôikhôngbáogiờhỏi

tôinhữngchuyệnnhưthế.Tôikhôngbiếtailàngườibấthạnhhơn:Tôicủathờiđó,hayFridabâygiờ?Frida,ngườiđãtựnguyệnbỏKlamm,haylàtôi,ngườimàôngtakhôngchogọiđếnnữa.CólẽlàFrida,chodùxemra,trướcmắtcôtachưahoàntoànýthứcđượcđiềuđó.Ngàyấynhữngsuynghĩcủatôiđềubịsốphậnhẩmhiucủamìnhchếngự,tôiluôntựhỏimình,vàthựcrangaybâygiờtôivẫnthườngxuyênhỏi:tạisaolạixảyranhưvậy?Klammđãchomời tôiđếnba lần,và lần thứ tư thìkhông,vàkhôngbaogiờnữa!Thờigianđótôichỉdằnvặtvềđiềuấy.Tôicóthểkểđượccáigìkhácchochồngtôi,ngườimàtôiđãlấysausựkiệnđókhônglâu?Banngàychúngtôikhôngcóthìgiờ,-vìchàngtôiđãmualạicáiquánkhiấynótươngđốithảmhại,liềnphảicốgắngchonókhởisắcchútít;cònbanđêmthìsao?ĐãbaonămrồinhữngcuộctròchuyệnbanđêmcủachúngtôivẫnchỉxoayquanhôngKlamm,quanhviệctạisaoôngấycóthểthayđổitìnhcảmđốivớitôi.Nếutrongkhinóichuyệnmàchồngtôingủthìtôiđánhthứcôngấydậyvàchúngtôilạitiếptụcnóichuyện.

-Bâygiờnếubàchophép,-K.nói.-Tôixinhỏimộtđiềurấtthôlỗ.Bàchủquánimlặng.-Tómlạilàtôikhôngcóthểhỏi?-K.nói.-Vớitừngấyđiềutôicùngđã

hiểucảrồi.-Tấtnhiên,-bàchủquánnói,-làôngđãhiểucả,đâylàmộtviệcđặc

biệt.Ôngđã hiểu nhầm tất cả, kể cả sự im lặng.Ôngkhông có khả năngkhác.Tôichophépônghỏi.

-Nếutôihiểusaitấtcả,thìcólẽtôihiểusaicảcâuhỏicủamình,-K.nói,-cólẽcâuhỏicủatôicũngkhôngthôlỗ.Tôichỉmuốnbiếtlàbàđãlàmquenvớiôngnhànhưthếnào,vàôngbàđãđếnvớicáiquánnàyrasao?

Bàchủquánnhăntrán,trảlờichàngmộtcáchlãnhđạm.-Chuyện rấtđơngiản.Bố tôi là thợ rèn, còn Jankó,người chồnghiện

naycủatôi,hồiấy làanhchàngcoingựachomộtôngchủlớn,và thườngđếnchỗbố tôi.Sauđó,khi tôigặpKlamm lầncuốicùng, tôi rấtbấthạnhmặcdùkhôngnênnhưvậyvìmọiviệcđềuxảy ra theocách thứccủanó,chính Klamm đã quyết định là tôi không còn được đến gặp ông ấy nữa;nghĩalàviệcđóđãxảyratheocáchthứccủanó.Chỉcócácnguyênnhânlàchưarõràng,lẽratôiđãcóthểtìmhiểunhữngnguyênnhânđó,vàkhôngđược bất hạnh.Nhưng tôi đã bất hạnh, không làm việc được, cả ngày tôi

ngồi trongmảnh vườn nhỏ trước nhà. Jankó đã nhìn thấy tôi ở đó, thỉnhthoảnganhấyngồicạnh tôi, tôikhông thanvãnvớianhấy,nhưnganhấybiếtchuyệngìđãxảyra,vìanhấylàngườitốt.Cókhianhấyđãkhóccùngvới tôi. Thế rồi ông chủ quán lúc ấy,một lần đi ngang qua vườn và thấychúngtôiđangngồiởđó-vợôngtađãchết,vìthếôngtamuốnbỏviệc,ôngtalúcấycũngđãgiàrồi-ôngtađứnglạivàngaytạiđó,đãchochúngtôithuêquán,vàôngtacũngkhôngyêucầusốtiềnứngtrước,vìôngrấttinởchúng tôi, tiền thuê quánông cũngđịnh ra rất thấp.Tôi khôngmuốn làmgánhnặngchobốtôi,tuyvậyđốivớitôitấtcảmọiđềuthếcảthôi,nghĩđếnquántrọvàchorằngcôngviệcmớimẻcólẽlàmchomìnhkhuâykhỏa,tôiđãlấyJankó,chuyệnxảyranhưvậyđó.

Yênlặngmộtlúc,sauđóK.nói:-Ông chủquán ấy xử sự đẹp, nhưng thiếu suy nghĩ, hay là ông ta có

nguyênnhângìđóđặcbiệtmàđãtinởhaingười?-ÔngtahiểuJankó,-bàchủquánnói,-làbáchọcủaanhấy.-Thếthìđólàchuyệnkhác,-K.nói,-giađìnhJankórõràngđãrấtquan

tâmvớiquanhệcủaôngbà.-Cóthể,-bàchủquánnói.-Tôikhôngbiết,màtôicũngkhôngbaogiờ

đểýđếnviệcđó.-Thếmàlẽrabàphảiquantâmđấy,-K.nói,-nếugiađìnhanhtađã

sẵnsàngchấpnhậnsựhisinhvàđãtraochobàquántrọmàkhôngcầncógìbảođảmnhưthế.

-Sauđómớitéralàkhôngphảingườitathiếusuynghĩ,-bàchủquánnói,- tôiđãlaovàocôngviệc,tôikhỏe,congáithợrènmàlại,khôngcầngái hầu, đầy tớ. Tôi có mặt khắp nơi, trong quầy uống, trong bếp, trongchuồngbò,ngoàisân,vàtôinấunướngngonđếnnỗiphảinấucảchokháchbịlôicuốnđếnđâytừquán"Ôngchủ".Ôngchưađếnquánănvàobuổitrưa,ôngkhôngbiếtnhữngngườikháchđếnbuổitrưacủachúngtôi,hồiđóhọtớiđâyđộnghơnnhiều,từđócónhiềungườiđãkhôngđến.Kếtquảlà,chúngtôikhôngnhữngđãtrảtiềnthuêquánđềuđặn,màmộtvàinămsauđãmuatoànbộcáiquánăn,vàhiệnnayhầunhưkhôngcókhókhăngìnữa.Nhưngtấtnhiêncómộtkếtquảkhác: tôiđãbị tàn tạ,bịbệnh timvàgiờđây trởthànhmộtbàgià.ChắclàôngtưởngtôigiàhơnJankónhiềulắmnhưngthậtraanhấychỉkémtôiđộhai,batuổithôi,màanhấycũngsẽchẳngbaogiờgiàđâu,bởivìvớinhữngcôngviệcnhưhútẩu,nghekháchnóichuyện,đổtẩu,thỉnhthoảngmangravàicốcbia...thìconngườitakhônggiàđượcđâu.

-Côngviệcmàbàđãlàmthậtlàtuyệtvời,-Knói,-điềuđókhôngthểnghingờđượcnữa.Nhưngvừarồichúngtanóivềthờigiantrướckhibàlấychồng,vậythìvẫnlàchuyệnlạnếunhưgiađìnhJankóđưatiền,hoặcphảitrảgiáliềulĩnhbằngviệctraolạiquántrọđểđồngýchoanhấylấybàmộtkhikhôngcóhyvọnggìkhác,ngaynhưkhảnănglaođộngcủabàlúcđóhọcũngchưathểbiếtđược,cònvềkhảnănglaođộngcủaJankóthìhọđãbiếtrấtrõlàkhôngđángkểgìcả.

-Vâng,vâng,-bàchủquánnói.-Tôihiểuôngámchỉgì;ônglạinhầmlẫnrồiđấy.TrongnhữngchuyệnđóKlammkhôngcódínhdánggì.Tạisaoôngấylạiphảilolắngchotôi,nóiđúnghơn,làmsaoôngấycóthểlolắngchotôiđượcnhỉ?Bởivìôngấycũngkhôngbiếttôicómặtởtrênđời.Ôngấy không cho gọi tôi nữa, điều đó chứng tỏ rằng ông ấy đã quên tôi rồi.Ngườimàôngkhôngchogọinữathìônghoàntoànquên.TrướcmặtFridatôi khôngmuốnnói về điều đó.Nhưngviệc đó cònnhiều hơn là sự quênlãng.Chúngtacóthểquanhệlạivớingườimàchúngtađãquên,nhưngvớiKlammthìđiềuđókhôngthểđược.Nếuôngấyđãkhôngchogọiaiđónữathìôngấyđãquênngườiđókhôngchỉtrongquákhứ,màlàquêndứtđiểm,trongtươnglaicũngthế.Nếucốépbuộcmình,tôicũngnghĩđượcnhưông,vàcóthểnhữngýnghĩđócóhiệulựcởcáinơixaxôimàôngđãrờibỏđểđếnđây,cònởđâythìhoàntoànvônghĩa.Cóthểôngđãcócáiýnghĩhoangđường,rồdạichorằngsởdĩKlammchotôiđilấyanhchàngJankónhưthểlàđểkhiôngtagọi,tôicóthểđếnvớiôngtaêmthấm.Thếthìthậtlàngungốc,ôngsẽkhôngthểđixahơnthếđượcđâu.AilàngườiđànôngcóthểcảnđườngtôiđểtôikhỏichạyđếnvớiKlamm,nếunhưôngấychomộttítínhiệugọitới?Philý,hoàntoànphilý,conngườitađâmralẩnthẩnnếucứđùachơivớisựphilýnày.Không,vìthếchúngtacũngchưamuốnlẩnthẩnđâu,-K.nói.-Vàtôicũngchưasuynghĩđếnđiềumàbàlinhcảmthấyđâu,mặcdùtôithúnhậnlàmìnhđãsuynghĩtheohướngđó.Tạmthời,tôingạcnhiên làhọhàngcủachồngbàđãchờđợinhiều làmsaoởcuộchônnhânnày,vànhữnghivọngcủahọđãđượctoạinguyệnđếnmứcnào,dùphảitrảgiáchotráitimvàsứckhỏecủabàđinữa.Trongtôixuấthiệnýnghĩrànghết thảynhữngviệcnàyđềuliênquantớiKlamm,chỉcóđiềukhôngphải,hoặcchưaphảitronghìnhthứcthôlỗmàbàđãnêulênrõràngvớimụcđíchmắngnhiếctôilầnnữa.Vìmộtcáigìđó,bởitrongviệcấybàlấylàmthíchthúthậtsự.Thìbàcứviệcthíchthú!Nhưngýnghĩcủatôinhưsau:độnglựcthúcđẩycuộchônnhânrõrànglàKlamm.NếukhôngcóKlammthìbàđãkhông bất hạnh, không ngồi vất vưởng ở trong vườn; không có Klamm,Jankóđãkhôngtrôngthấybàởđó,ngườiđầnđộnnhưthếthìnếukhôngcó

nỗiđaucủabàanhtađãkhôngdámlêntiếng;khôngcóKlammthìkhôngbaogiờbàkhócvớiJankó,khôngcóKlammthìôngbáchọchủquántrọđãkhôngthểgặpbàvàJankóđanglặnglẽngồicạnhnhautrongvườn,khôngcóKlammthìkhôngphảimọiviệcđốivớibàthếnàocùngxong,nghĩalàbàđãkhônglấyJankólàmchồng.Nào, trong tấtcảnhữngđiềuđóđềucóđủKlamm,tôiđãnghĩnhưvậyđấy.Nhưnghếtthảynhữngđiềunàyvẫnchưalàgìcả.Nếubàkhôngcốquênôngtađichắcchắnbàđãquantâmđếnbảnthân nhiều hơn, không lao vào công việc đếnmức đó, và không làm choquántrọkhởisắcđâu.VậythìởđâycũngcóKlamm.Nhưngtấtcảnhữngviệcđó,ngaycảnguyênnhânbệnhtìnhcủabàcũnglàKlammnốt,bởivìtrướccuộchônnhân,tráitimbàđãchịuđựngnhữngdụcvọngbấthạnh.VấnđềcònlạibâygiờlàcáigìđãquyếnrũhọhàngnhàJankótrongcuộchônnhân này. Chính bà đã nói rằng đượcmột lần làm tình nhân củaKlammnghĩalàmãimãigiữđượcdanhhiệuquýgiáđó,chắcđiềunàyđãquyếnrũhọ.Ngoàira,theotôihọđãhivọngrằngngôisaohạnhphúcđưabàđếnvớiKlamm,-nếuđúngngôisaođólàhạnhphúcnhưbàđãkhẳngđịnh,vàtrongthựctếđúnglànhưvậy,-nósẽmãimãiởlạivớibàvà

bỏbàkhônglờitừbiệtnhưKlammđãlàm.-Ôngnghĩnhữngđiềunàynghiêmchỉnhchứ?-bàchủquánhỏi.-Nghiêmchỉnh, -K. trả lời, -bêncạnhđó tôi tin rằngnhữnghọhàng

Jankóvừađúngvừađồng thờikhônghoàn toànđúng.Tôiđãcảmthấyhọphạm sai lầm. Trông qua thì mọi chuyện đều thành công, cuộc sống củaJankóđượcthuxếptuyệtvời:anhtacómộtngườivợtốt,đượcmọingườikínhtrọngvàmộtcáiquánlàmăntrôichảy.Nhưngthậtravẫnkhôngthànhcôngtấtcả,rõrànganhtasẽhạnhphúchơnvớimộicôgáibìnhthườngmàanhtalàngườitìnhthậtsựđầutiên.Nếucólúcnhưbàcũngthấy,anhtahầunhưđứngvôdụngởquầyuống,anhtalàmnhưvậylàvìcảmthấymìnhvôdụngthậtnhưngcũngkhôngcónghĩalàvìthếmàanhtachorằngmìnhbấthạnh,tôibiếtchứ,nhưngđồngthờicũngchắcchắnrằnganhchàngđiểntraithôngminhnàysốngvớingườiphụnữkhácthìhạnhphúchơn,tôimuốnnóilà anh ta sẽđộc lậpvà chămchỉ hơnnhiều.Mànay thì bản thânbà cũngkhônghạnhphúc,vàthiếubakỷvậtkểtrênlàbàkhôngthiếtsốngnữa,thêmvàođóbàcònbịbệnhđautim.Theođóthìhọhàngnhàanhtađãhyvọnghãochăng?Tôikhôngnghĩnhưvậy.Ngôisaohạnhphúcvẫnởtrênđầubà,nhưnghọkhôngbiếtcáchvớitớiđóthôi.

-Vậythìchúngtôiđãquênkhônglàmcáigì?-Bàchủquánhỏi.Bâygiờbànằmngửa,toànthânduỗira,mắtnhìnchămchămlêntrầnnhà.

-QuênhỏiKlamm!-K.trảlời.-Nghĩalàchúngtatrởlạivấnđềcủaông,-bàchủquánnói.-Tứclàtrởlạivấnđềcủabà,-K.nói,-việccủachúngtagầngũinhau

mà.-VậyôngmuốngìởKlamm?-bàchủquánhỏi,rồingồidậy,bàdựng

nhữngchiếcgốiởphíasauđểcóthểdựalưngvàođó,vànhìnthẳngvàomắtK.-Tôiđãthànhthậtkểchoôngnghechuyệncủatôi,ôngcóthểhọcđượcviệcnày,việckia.BâygiờônghãynóichotôicũngchânthànhnhưthếrằngôngmuốnhỏigìKlamm?TôiđãphảikhókhănlắmmớithuyếtphụcđượcFridađilênphòngcủaôngvàởlạiđó,tôisợsựcómặtcủacôấyởđâylàmchoôngkhôngnóithànhthật.

-Tôikhôngcógìphảigiấugiếmcả,-K.nói-Trướchếttôimuốnlưuýbàmộtviệc.Bànói:Klammquênngaylậptức.Tôichođiềuđóthứnhấtlàcựckỳkhônghiện thực, thứhai làkhôngchứngminhđược,đóchỉ làmộtchuyệnhoangđườngdonhữngcôgáiđanghưởngânhuệcủaKlammnghĩra.Tôingạcnhiênlàbàđãtinvàonhữngđiềubịađặtnôngcạnkiểuđó.

-Khôngphảichuyệnhoangđường,-bàchủquánnói,-màlàđượcđúckếttừnhữngkinhnghiệmchung.

-Vậythìnhữngkinhnghiệmmớicóthểbácbỏchúng,-K.nói.-Ởđâycòncómột sựkhácbiệtgiữa trườnghợpcủabàvàcủaFrida làkhôngcóchuyện Klamm không gọi Frida nữamà ngược lại, chắc chắn ông ta gọinhưngFridakhônglàmtheo.Cóthểlàôngtavẫnluônluônchờđợicôấy.

Bàchủquán imlặng,ánhmắtbà tachămchú lướt trênngườiK.Cuốicùngbànói:

-Tôimuốnbìnhtĩnhnghetấtcảnhữngđiềuôngnói.Ôngđừngthươnghại,màtốtnhấthãynóithậtlòng.TôiyêucầuôngđừngnóiđếntênKlamm,ônghãygọilàÔngta,hoặcthếnàocũngđược,miễnlàđừnggọitên.

-Tôisẵnlòngthôi,-K.nói,-nhưngthậtkhónóilàtôimuốngìởôngta.Trướchếttôimuốnđượctrựctiếpnhìnấyôngtathậtgần,sauđótôimuốnnghe tiếngông ta,vàmuốnbiếtông tacóýkiếngìvềcuộchônnhâncủachúng tôi.Ngoài rà, tôi cònmuốnyêucầuông tađiềugìnữa thì cònphụthuộcxemcuộcnóichuyệncủachúngtôidiễnranhưthếnào.Cóthểsẽtraođổiviệcnày,việckia,nhưngđốivớitôiquantrọngnhấtvẫnlàmặtđốimặtvớiôngta.Chođếnbâygiờ,tôicũngchưađượcnóichuyệntrựctiếpvớicácnhà chức trách thực thụ.Xem ra thì việc này khó thực hiện hơn là tôi đã

nghĩ.Bâygiờthìtráchnhiệmcủatôilàphảinóichuyệnvớiôngtanhưnóivớimộtconngườibìnhthường,vàtheotôi,việcnàydễthựchiệnhơnnhiều.Vớimộtnhàchứctrách,ôngấychỉnóichuyệnvớitôiởmộtnơi-màxemralàkhôngthểnàođếnđược-làởvănphòngcủaôngấy,trongLâuđàihoặcởquán"Ôngchủ",mặcdùđiềunàyrấtkhóxảyra.Nhưngnếuvớitưcáchcánhânthìôngấytiếpchuyệntôiởđâumàchẳngđược:ởnhà,ngoàiđường,ởmọinơimàtôigặpđượcôngấy.Nếucùnglúcđómàôngtatiếptôivớitưcáchnhàchứctráchthìtôirấtmừng,nhưngđókhôngphảilàmụcđíchcủatôi.

-Đượcrồi,-bàchủquánnóivàúpmặtvàogối,nhưthểbànóiđiềugìxấuhổ,-nếutôiliênhệđểyêucầucủaônggặpđượcKlamm,thìôngcóhứavớitôirằngôngsẽkhônglàmgìphươnghạichứ?

-Tôikhông thểhứađiềuđóđược, -K.nói,chodù tôicũngmuốnsẵnsàngđápứngyêucầuhaysựkhótínhcủabà.Sựviệcrấtkhẩncấp,nhấtlàsaukhicuộcnóichuyệncủatôivớingàitrưởngthôndiễnrakhôngthuậnlợi.

-Lýdonàykhôngxácđáng,-bàchủquánnói.-Ngàitrưởngthônlàmộtnhânvậthoàntoànvôtíchsự,ôngkhôngnhận

thấyà?Dùchỉmộtngàythôiôngtacũngkhônggiữđượcđịavịcủamìnhnếukhôngcóbàvợbêncạnh,bàấylàmtấtcảđấy.

-BàMiciư?-K.hỏi.Bậtđầu.-Bàtacũngđãcómặtởđó.-K.nói.-Bàấynóigìkhông?-bàchủquánhỏi.-Không,-K.nói,-nhưngtôicóấntượnglàbàtacũngkhôngcóýkiến

gì.-Ôngthấychưa, -bàchủquánnói, -ôngnhìnmọiviệcđềunhầmlẫn

nhưthếđấy.Trongmọitrườnghợp,chodùtrưởngthônđãgiảiquyếtcôngviệcliênquanđếnôngrasaothìđiềuđócũngchẳngcóýnghĩagìcả,nếucódịptôisẽnóichuyệnvớivợôngtasau.CònnếubâygiờtôihứathêmvớiôngrằngchậmnhấtlàmộttuầnnữasẽcótrảlờicủaKlammthìthậtraôngkhôngcólýdogìnữađểkhôngchấpnhậnđềnghịcủatôi.

-Chuyệnđócũngchỉlàthứyếu,-K.nói,- tôiđãquyếttâmthựchiệnquyếtđịnhcủamình,dùcóphảinhậncâutrảlờitừchối.Vànếutôiđãcóýđịnh đó từ trước thì tôi cũng không thể đề nghị cuộc nói chuyện được.Khôngđềnghịcólẽlàviệclàmliềulĩnh,nhưngkhôngphảilàcóýxấu,saukhibị từchốisẽ làsựchốngđốicôngkhai.Điềunày tấtnhiên làxấuhơnnhiều.

-Xấuhơnnhiềuư?-bàchủquánhỏi.-Dùsaothìđócũnglàsựchốngđối.Ônghãylàmnhưôngmuốn.Ôngđưachotôicáiváy!

VàkhôngthèmđểýđếnK.,bàtamặcváy,vộiđiranhàbếp.Từphíaquầyuốngtừlâuđãvọngđếntiếnglộnxộnầmĩ.Ngườitagõvàocửasổ.Nhữngngườigiúpviệccùngmộtlúcgiậtcửasổvàhéttovàorằnghọđóibụng.Sauđóxuấthiệnnhữngkhuônmặtkhác,thậmchícóthểnghenhiềutiếnghátkhekhẽ.

CuộcnóichuyệncủaK.vàbàchủquántấtnhiênđãlàmmuộnthờigiannấucơmtrưa;vẫnchưacógìchuẩnbịxong,nhưngkháchhàngđãtâpnậpkéođếnbàchủquáncấmkhôngđượcvàonhàbếp,nênkhôngmộtaidámbướcvào.Khinhữngkẻnhìntrộmquacửasổnhỏchobiếtbàchủquánđangđếnthìngaylậptứcnhữngcôhầugáichạyvàonhàbếp,vàkhiK.bướcvàoquầyuốngthìchàngcũngbấtngờthấymộtnhómhơnhaimươingười,cócảđànông lẫnđànbà ănmặc theokiểu tỉnh lẻnhưngkhôngphảinôngdân,cùngmộtlúcùavàophíacácdãybànđểchiếmchỗ.Ởmộtgócphòng,cạnhchiếcbànnhỏ,đãcómộtcặpvợchồngngồicùngvớimấyđứa trẻ.Ngườiđànôngcóđôimắtxanh,niềmnởvớimái tócvàbộ râubạc trắng, rốibùđangcúixuốngnhữngđứa trẻvàdùngcondaođánhnhịpbàihátđangbịôngtacốgắnglàmchotrầmđi,cólẽbằnglờihátnhưvậyôngtamuốnlàmchonhữngđứatrẻquênrằngchúngđangđói.Bàchủquánnóivàilờixinlỗivớiđámđôngmặcdùchẳngaitráchmócbàcả.Bànhìnquanhtìmchủquán,nhưnganhtathấytìnhthếkhókhănđãchuồntừlâu.RồibàchủquántừtừquaylạibếpkhônghềnhìnK.đangvộivànglênphòngvớiFrida.

CHƯƠNG VIIThầygiáođợi chàngở trênphòng.Rấtkhócó thểnhận ra cănphòng,

thậtđángmừnglàFridađãchămchỉnhưthế.Côđãthônggió,nhómlòsưởichuđáo,rửasànnhà,vàdọnlạigiường.Nhữngthứbẩnkinhngười,đồđạccủađámhầugái,đãbiếnđicùngvớihọ.Chiếcbànmàtrướcđâyghétbẩnđónglạithànhlớpcứámảnhngườita,chodùcóquayđiđâu,thìgiờđâyđãđượcphủmộttấmkhănthêumàutrắng.Nhưvậythìcóthểtiếpkhách.CònítđồlótcủaK.màchắclàFridamớigiặtlúcsáng,đangphơicạnhlòsưởikhông ảnh hưởng gì lắm.KhiK. bước vào, thầy giáo và Frida đang ngồicạnhchiếcbànđềuđứngdậy.FridachàoK.bằngmộtcáihôn,thầygiáothìhơi cúi xuống.K. vẫn còn bị ảnh hưởng của cuộc nói chuyện với bà chủquán,đã lơđãng thanhminh rằngchưa thăm thầygiáođược, làmnhư thểthầygiáovìsốtruộtkhôngthấychàngđếnthămnênbâygiờđếntìmchàng.Nhưngthầygiáovớitácphongđiềmtĩnh,tỏrakhókhănớinhớlạitrướcđâyhọđãthỏathuậnvớinhaumộtcuộcgặpgỡnàođó.

-Thưaôngđạcđiền,cóphảiônglàngườilạmàvàingàytrướcđâytôiđãđượcđôilờitròchuyệnởsânnhàthờ?-anhtanóichậmrãi.

-Vâng,-K.đápcộclốc.Cáimàlúcđókhibịbỏrơi,K.đãphảichịu,thìgiờđâytrongcănphòngcủamìnhchàngkhôngthểchophép.ChàngquaylạivớiFrida,vàbắtđầubànbạcvớicôvềmộtcuộcviếngthămquantrọngmàngaybâygiờchàngphảiănmặcnghiêmchỉnhhơnđểthựchiện.Fridakhônggạnhỏichàngnhiều,ngaylậptứccôgọinhữngngườigiúpviệcđangxemchiếckhăntrảibànmới,vàralệnhchohọphảichảisạchquầnáovàđôiủngcủaK.Ởdướisân,K.cởiquầnáo,cònFridalấyxuốngmộtchiếcáosơmitừdâyphơivàcôchạyvàonhàbếpđểlà.

Cònlạihaingười,K.vàthầygiáođangngồiimlặngcạnhchiếcbàn.K.còn bắt anh ta phải đợimột lúc nữa; chàng cởi áo sơmi, và bắt đầu rửangườibênchỗrửamặt.Chỉlúcnày,quaylưnglạivớithầygiáo,chàngmớihỏianhtađếnđểlàmgì.

-Ngàitrưởngthônđãủynhiệmchotôiđếnđây,-anhtatrảlời.K.muốnngheviệcmàôngtrưởngthônủynhiệm,nhưngkhócóthểnghe

rõlờithầygiáotrongtiếngvòinướcchảyrócrách,vìvậythầygiáophảiđếngầnhơn,đứngtựangườivàotườngcạnhK.K.lấycớvộiđithămaiđótheokếhoạchđểthanhminhchosựtắmrửavàtháiđộcáukỉnhcủamình.Thầygiáobỏngoàitaiđiềuđó,anhtanói:

-Ôngđãxửsựbấtnhãvớingài trưởng thônmộtconngườigiàcả,cócông,từngtrảivàđángkínhnhưthế.

-Tôikhôngbiếtlàmìnhcóbấtnhãkhông,-K.nóitrongkhilaungười,-nhưnglàtôicũngphảilochuyệnkháchơnlàđểýđếntácphonglịchthiệp,bởivìđólàchuyệnkiếmsốngcủatôiđãbịsựtrìhoãnnhụcnhãcủachínhquyềnđedọa.Vềchitiếtcủaviệcnàytôikhỏiphảikểlạichoanh,bởivìanhcũnglàthànhviêntíchcựccủachínhquyềnnày.Ngàitrưởngthônkêucatôiphảikhông?

-Ôngấykêucavớiaiđượckiachứ?-Thầygiáohỏi.-Mànếucóaiđểmàkêucathìchẳnglẽôngấylạiđikêuca?Tôichỉghibiênbảnvềcuộctraođổicủacácông, theolờiôngấyđọccho.Vàchínhtừnhữngghichépnàymàtôiđãcóthểhiểuđượclòngtốtcủangàitrưởngthôncũngnhưnhữngcâutrảlờiđộcđáocủaông.

Trongkhitìmcáilượccủamình,chắclàFridađãcấtởđâuđó,K.nói:-Nhưthếnào?Biênbảnư?Aiđóđãghibiênbảnvềtôimàkhôngcó

mặttôisao,hơnnữangườiđólạikhôngcómặtởcuộcnóichuyệnđó.Cũnghayhođấy.Nóichungtờbiênbảnđóđểlàmgì?Đấylàviệclàmchínhthứcphảikhông?

-Khôngphải,-thầygiáonói,-màchỉlàbánchínhthức,vàtờbiênbảncũngchỉlàbánchínhthức.Chúngtôiphảilàmviệcđóvìởđâymọichuyệnđềuphảicónềnnếp,nghiêmchỉnh.Dùsaocũngđãcó tờbiênbản,vànókhônglàmchoôngđángkhenđâu.

Cáilượcnằmlẫntrêngiường,cuốicùngK.cũngtìmra,bâygiờchàngnóibìnhtĩnhhơn.

-Nếucótờbiênbảnthỉcóchứsao!Anhđếnđểthôngbáođiềuđóchotôichăng?

-Không.-thàygiáonói.-Tôikhôngphảilàcáimáy,tôicầnphảinóiýkiếncủamình.Tổiđượeủyquyền,điềuđóchứngtỏlòngtốtcủangàitrưởngthôn,tôinhấnmạnhlàđốivớitôilòngtốtnàythậtlàkỳlạ,vàchỉvìcươngvịcủamìnhvàvì lòngkínhtrọngngài trưởngthônmàtôi thựchiệnsựủynhiệm.

Tắmrửavàchảiđầuxong,bâygiờK.ngồibênchiếcbànđợiáosơmi.Chàngkhôngquantâmlắmtớiviệcthầygiáođếnđểlàmgì,nhưngbêncạnhđó,việcbàchủquáncóýkiếnkhôngđượckhảdĩvềngàitrưởngthôn,lạilàmchàngđểtâm.

-Chắcchắnđãquátrưarồi,-K.nói,vànghĩđếnconđườngsẽđi,sauđógiốngnhưsựctỉnhrađiềugì,chàngnóitiếp:-Anhmuốnchuyểnlờinhắnnhủgìđócủangàitrưởngthôn,phảikhông?

-Phải,phải,-thầygiáonóivànhúnvai,nhưthểanhtatrútbỏmọitráchnhiệmcánhân.-Ngàitrưởngthônsợrằngphảiđợiquyếtđịnhquálâu,nhỡraôngtựmìnhlàmđiềugìthiếusuynghĩ,vềphầnmình,tôikhônghiểutạisaotrưởngthônlạilolắngvềviệcđó.Theoýkiếntôi,ôngcứlàmđiềuôngmuốn.Suychocùngchúngtôikhôngphảilànhữngthiênthầncanhgáccủaôngvà tráchnhiệmchúng tôi khôngphải làôngđi đâu thì chúng tôi bámtheođấy.Tómlạilànhưvậy.Nhưngngàitrưởngthônlạicóýkiếnkhác.Aiquyếtđịnh,tấtnhiêndocácnhàchứctráchcủabátước,việcnàyngàitrưởngthônkhôngthểthúcgiụcđược.Nhưngtrongphạmviảnhhưởngcủamình,ngàimuốntìmgiảiphápquáđộnàođó,mộtgiảiphápthậtsựlàcaothượng,màchỉphụthuộcởôngcónhậnhaykhông:Ngàiđềnghịôngphụcvụtạmthờiởtrườnghọc.

Việc người ta đề nghị chàng điều gì, ngay từ đầu K. đã ít quan tâmnhưngchàngkhôngxemnhẹýnghĩacủaviệcđó.Sựviệcnàychứngtỏtheoýkiếncủatrưởngthôn,chàngcókhảnănglàmmộtcáigìđóđểbảovệmình,vàđểtránhnó,làngcũngphảimấtmộtkhoảnđầutưnhấtđịnh.Thếlàngườitaphảiđểtâmđếnchuyệncủachàng!Cònanhchàngthầygiáođangđợitừnãyđếngiờ,ngườimàtrướcđóđãviếtbiênbản,đúnglàđãbịtrưởngthônpháiđếnđây.ThấysựviệcthếlàđãlọttaiK.thầygiáoliềntiếptục:

-Tôiđãphảnđốivớilýdorằngtừtrướcđếnnaynhàtrườngkhôngcầnđếnbấtkỳsựphụcvụnàocả, thỉnhthoảngvợngườiphụcvụnhàthờvẫnđếnquétdọnvàcôgiáoGizavẫntheodõiviệcđó.Tôicũngđãđủtaihọavớibọntrẻ,tôikhôngmuốnbâygiờlạiphảibựcmìnhthêmvớimộtngườiphục vụ nhà trường nữa.Nghe thế ngài trưởng thôn trả lời rằng dù sao ởtrongtrườnghọccũngcóthểcónhiềurácbẩn.Tôiđãtrảlờilàtuyvậytìnhhình không đến nỗi bi đát lắm,mà đúng thế thật: Tôi còn hỏi thêm phảichăngtìnhhìnhsẽtốthơnnếuchúngtanhậnconngườinàyvàophụcvụnhàtrường?Chưakểđếnviệcanhtakhôngthôngthạoloạicôngviệcđó,trườnghọcchỉcóhaiphònghọclớn,khôngcómộtchỗnàocảchongườiphụcvụ,cónghĩalàngườiphụcvụcùnggiađìnhphảiănởtrongmộttronghaiphònghọcđó,thậmchícảnấunướngcũngởđó,vàviệcnày,tấtnhiênkhônglàmtăngthêmsựsạchsẽmộttýnào.Nhưngngàitrưởngthônđểtrảlờiđãlấylýdorằngcôngviệcnàyđốivớiônglàsựgiảithoáttrongtrườnghợptốicầnthiết;chínhvìthếmàôngsẽlàmhếtsứcmìnhđểhoànthànhtốtcôngviệc;hơnnữangàitrưởngthônnghĩrằng,cùngvớiôngchúngtôicònthuđượccả

sứclaođộngcủavợvànhữngngườigiúpviệccủaông,nhưvậythìchẳngnhữngchúng tôigiữchonhà trườngquicủmàcảvườn trườngcũngđượcgọngàng.Tấtnhiên,tôiđãdễdàngbácbỏnhữngđiềuđó.Cuốicùng,ngàitrưởngthônkhôngcònbiếtlấygìđểbênhvựcông,màchỉcònbiếtcườitrừvànóilàdùsaothìôngcũnglàngườiđạcđiền,nhờđómàôngcóthểuốnthẳngnhững luốnghoa trongvườn trườngchođẹpmột cáchđặcbiệt.Tấtnhiên chẳng nên phản đối câu nói đùa, và tôi đến gặp với ông với sự ủynhiệm.

-Anhlolắngcũngthừa,anhgiáoạ,-K.nói,-tôikhônghềnghĩlàmìnhsẽnhậnviệclàmđó.

-Tuyệtlắm,-thầygiáonói,-tuyệt,ôngđãtừchốimàkhônghềddự.-Nóixonganhtacầmmũ,cúichàovàđikhỏi.

Ngàysauđó,Fridaxuấthiệnvớibộmặtgiậndữ,cômanglạichiếcáosơmikhônglàvàkhôngtrảlờibấtkỳcâuhỏinào.Đểlàmchocôtavuilên,K.kểlạicuộcviếngthămvàlờiđềnghịcủathầygiáo;nhưngFridachưanghehếtđãvứtáosơmixuốnggiườngvàlạichạyđi.Vàcôtanhanhchóngtrởlạivớithầygiáocóbộmặthếtsứcbấtcần,khôngthèmchàohỏigìcả.Fridayêucầuanhtakiênnhẫnchomộtchút,-chắclàdọcđườngcôtađãyêucầunhưthếmộtvàilần,-sauđócôkéoK.bướcquamộtcáicửasanggácxépbêncạnhmàchođếnlúcnàychàngvẫnchưabiết,ởđócôtahổnhểnkểlạimộtcáchlolắngđiềugìđãxảyra.Bàchủquán,vôcùngtứcgiậnvìđãthổlộnhữngchuyệnriêngtưtrướcmặtK..VàtệhơnthếlàđểcómộtcuộcnóichuyệnvớiKlamm,vớinhữngđiềukiệnchophépnhấtđịnh,bàđãquỵlụymànhưbànói,vẫnkhôngđạtđượccáigìkhácsựtừchốilạnhlùng,thậmchílàgiảoquyệt.BàđãcươngquyếtkhôngchấpnhậnK.ởtrongnhànữa,nếuchàngcóquanhệvớiLâuđàithìcứviệclợidụngquanhệđó,màphảilàmngaylậptức,vìhômnay,ngaybâygiờchàngphảirờikhỏingôinhànày,bàtakhôngbaogiờnhậnchàngnữa,nếukhôngcólệnhvàsựthúcéptrựctiếpcủa chínhquyềnnhưngbàhi vọng là chuyệnđó sẽ khôngxảy ra vì bà tacũngcócácmốiquanhệvớiLâuđàivàbàsẽhiểucáchthứclợidụngchúngnhư thế nào.Hơnnữa chỉ vì sự nhẹ dạ của chồngbàmà chàngvàođượcquántrọ,cònbâygiờchàngkhôngcầnởđâynữa,mớisángnaythôichàngchẳngđãkhoelàluôncómộtchỗdànhchomìnhđóthôi.TấtnhiênFridacóthểởlại,nếucôcũngmuốnđivớiK.thìbàchủquánsẽbấthạnhlắm,chỉmớinghĩđếnthôibàđãkhóclóckhuỵuxuốngbênbếplửa,tộinghiệpbàtabịbệnhtim!Nhưngbâygiờbàtacóthểlàmđượcgìkháckhimàchííttheoquanniệmcủabà ta, tất cảnhữngviệcnàyđedọa làmvấybẩnnhữngkỷniệmvềKlamm.Vớibàchủquán,sựviệclànhưvậy.CònFridathìtấtnhiên

côsẽtheoK.đibấtkỳđâu,vềđiềuđókhỏiphảiphílờibàncãi;nhưngdù,sao thì họ cũng đang lâm vào tình cảnh khốn quẫn, vì thế nên cô đã vuimừngnhậnđềnghịcủatrưởngthôn,cònnếucôngviệckhôngthíchhợpvớiK.-họđãkhẳngđịnhcôngviệcđóchỉmangtínhchấttạmthời-thìtranhthủthờigianhọcóthểdễdàngtìmđượckhảnăngkhácnếunhưquyếtđịnhcuốicùngkhôngthuậnlợiđốivớiK.chăngnữa.

- Trong trường hợp cuối cùng, - Frida kêu lên, cô đã ôm lấy cổK, -chúngtasẽđikhỏiđây,cáigìgiữchúngtaởlạilàngnàykiachứ?Nhưngtạmthờichúngtacứnhậnlờiđềnghị,phảikhông,anhyêu?Emđãđưathầygiáo trở lại, anhchỉnóivớianh ta là "nhận lời",vàchúng tachuyểnsangtrườnghọc.

-Đây là tròđểugiả, -K.nóikhônghoàn toànnghiêmchỉnhvì chàngkhôngquántâmđếnnơiởvớilạitrongchiếcquầnđộcnhất,chàngcũngrấtlạnhởgiangácxépkhôngcótườngchevàcửasổmởởcảhaiphíanày,giólạnhbuốtcứthổithôngthống.-Emđãdọndẹpcănphòng,bâygiờchảnhẽchúngtabỏđi,anhkhôngnhậncôngviệcđó;ngaycáichuyệnphảiquỵlụytrướcanhchànggiáoviêntrongchốclátcũngđãlàmanhkhóchịu,huốnghồanhtasẽlàcấptrêncủaanh!Nếunhưchúngtavẫncóthểởlạiđâymộtlúc,cólẽngaychiềunaytìnhhìnhcủaanhsẽthayđổi.Hoặcnếuchỉcóemởlạiđây,chúngtacóthểchờxemcáigìxảyra,cầntrảlờichoanhchànggiáoviênmộtcách lập lờ.Vềphầnmình,anh luônluôntìmđượcchobản thânchỗnghỉđêm;nếunhưcôngviệckhôngcócáchnàotrôichảythìquảthậtBar...

FridađặttaylênmiệngK.:-Không,không,-côlongạinói,-emxinanhđừngnhắclạiđiềuđó.Tuy

nhiênemsẽlàmmọichuyệntheoýthíchcủaanh.Nếuanhmuốn,thìemởlạiđâymộtmình,chodùđiềuđó làmembuồnnhư thếnàođichăngnữa.Nếuanhmuốnthìchúngtacứtừchốilờiđềnghị,chodùemcócholàsailầmnhưthếnàochăngnữa.Bởivìanhxem,nếuanhtìmđượcgiảiphápnàokhácthìngaychiềunaytấtnhiênlàngaylậptứcchúngtatừchốiviệcởnhàtrường,khôngaicóthểgâykhódễtrongchuyệnđó.Cònviệcquỵlụytrướcmặtanhchànggiáoviên thìanhcứđểmặcem,emcamđoan làkhôngcóchuyệnđó,đểrồiemnóichuyệnvớianhta.Anhsẽđứngởđó,khôngnóimộtlờinào,màsaunàycũngthế,nếuanhkhôngmuốnthìkhôngcầnphảinóichuyệnvớianhta,trongthựctếchỉcóemđóngvaitròphụthuộcanhta,màcũngsẽkhôngnhưvậy,vìembiếtnhữngchỗyếucủahắn.Chonênnếuchấpnhậnviệclàmđóthìchúngtacũngkhôngmấtgì,màngượclạichúng

tamấtnhiềunếutừchối:trướchết,nếuanhkhôngđạtđượcgìởtrongLâuđàithìquảthậtlàanhkhôngthểtìmchỗnghỉđêmchomìnhởbấtkỳnơinàotronglàng,mộtchỗnghỉmàngườivợtươnglaicủaanhkhôngphảixấuhổ.Vànếuanhkhôngtìmđượcchỗnghỉđêmthìlàmsaoanhcóthểmuốnemngủ ở trong căn phòng ấm áp này, trong khi em biết rằng anh đang langthangởngoàitrờitrongđêmlạnhgiá?

SuốtthờigianđóK.đứngkhoanhtaytrênngực,bàntayvỗvỗlênlưngđểngườiấmlêntýchút,bâygiờchàngmớinói:

-Thếthìchúngtakhônglàmđượcgìkháchơnlàchấpnhậnthôi.Điem.Vàotrongphòng,chàngđithẳngđếnlòsưởi,khôngđểýđếnanhchàng

giáoviênđangngồicạnhchiếcbàn.Anhtalôiđồnghồravànói:-Thờigiantrôinhanhquá.-Cònchúngtôithìđãthỏathuậnrồi,thầygiáoạ,-Fridanói.-Chúngtôi

chấpnhậncôngviệcđó.-Đượcrồi,-anhchànggiáoviênnói,-nhưngngươitađềnghịcôngviệc

choôngđạcđiền.Bảnthânôngấyphảicóýkiến.FridanóiđỡK.-Tấtnhiên,-cônói,-anhấychấpnhậncôngviệcđó,đúngkhôngK.?NhưvậythìK.cóthểhạnchếýkiếncủamìnhthànhmộtlờicộclốcduy

nhất là"đúng", lờiđóchàngkhôngnóivớianhchànggiáoviên,màlànóivớiFrida.

-Nhưthế,-anhchànggiáoviênnói,-bâygiờtôichỉcầnnhắcchoôngấybiếtbổnphậncủamìnhđểtrongchuyệnnàychúngtahiểunhaudứtđiểm.Ông đạc điền ạ, hàng ngày ông phải quét dọn hai phòng học, phải đốt lòsưởi,phảihoànthànhnhữngsửachữanhỏtrongnhà,phảilàmracácdụngcụhọctậpvàdụngcụthểdục,cầnphảiquéttuyếttrênđoạnđườngdẫnquavườn,thựchiệnsựliênlạcchotôivàchocôgiáotrẻ,vàtrongnhữngmùanónghơnôngphảilàmmọicôngviệctrongvườn.Ôngcóquyềnchọnphònghọcnàomìnhthíchđểở,nênviệcdạykhôngxảyracùngmộtlúcởcảhaiphòng.Tấtnhiênlàôngphảichuyểnsangphòngkhácnếungườitadạytrongphòngôngđangở.Khôngđượcnấunướngtrongtrườnghọc,vìthếcùngvớithânnhânôngsẽănởquánnàydolàngchiphí.Cầnphảicưxửchophùhợpvớitrườnghọc,nhấtlàđừngđểbọntrẻtrôngthấybấtkỳcảnhsinhhoạtgiađình nào, chủ yếu trong giờ dạy.Điều này tôi chỉ nhắc thêm, vì nhưmộtngườicóhọcôngcũngcầnphảibiết.Liênquan tới tấtcảnhữngviệcnày,

chúngtôirấtmongmốiquanhệcủaôngvớichịFridamauchóngđượchợppháphóa.Chúngtôisẽthảomộttờhợpđồngphụcvụcóliênquantớinhữngđiểmđóvànhữngviệcnhỏnhặtkhác,vàkhiôngchuyểnvàotrườngthìphảikýngay.

K.khôngthấycógìlàquantrọngtrongtấtcảnhữngđiềuđó,dườngnhưchàngkhông liênquanđếnhoặc ít rakhôngbị chúng tróibuộc, chỉ có sựquantrọnghóacủaanhchànggiáoviênlàmK.bựcmình,chàngbuôngmộtcâudễdãi:

-Phảirồi,nhữngđiềukiệnquenthuộc.Đểgiảmbớtsựgaygắtcủacâunhậnxéttrên,Fridaquantâmđếntiền-Tiềncôngnhưthếnàothìsaukhiphụcvụthửmộtthángsẽđượcxem

xét,-thầygiáonói.-Việcđórấtảnhhưởngđếnchúngtôi-Fridanói,-chúngtôiphảicưới

nhaukhôngcótiền,phảitạolậpcuộcsốnggiađìnhtừconsốkhông:chúngtôicóthểlàmđơngửilênlàngvềviệcxinmộtíttiềncôngngayđượckhông,thầygiáo?Anhthấycónênkhông?

-Không,-thầygiáotrảlời,luônhướnglờimìnhvềphíaK.-Mộtláđơnnhưvậychỉcókếtquảnếuđượctôiủnghộ,nhưngmàtôilạikhôngủnghộ.Ngườitađềxuấtcôngviệcchoônglàvìlòngtốt,màlòngtốtthìngườitakhôngphungphíquáđángnếucóýthứcvềtráchnhiệmcủamình.

Nghethế,khôngkìmđượcmình,K.đãnóicắtngang:-Vềlòngtốt,thầygiáoạ,tôinghĩanhnhầmđấy.Cólẽtôimớilàngười

làmđiềutốt.-Khôngphải,-thầygiáomỉmcườinóivìđãlàmđượcK.lêntiếng,-tôi

đượcbiếtmộtcáchchínhxácvềviệcnày.Chúngtôicầnđếnngườiphụcvụnhàtrườngnhưlàcầnngườiđạcđiềnvậy.Dùlàngườiphụcvụnhàtrườnghaylàngườiđạcđiềnthìcảhaicũngchỉlàgánhnặngtrêncổchúngtôi.Tôicònphảivắtóclobiệnbạchthếnàođâytrướclàngvềcáckhoảnchiphí.Tốtnhấtvàcũnglàphùhợpnhấtvớisựthậtnếuchúngtôikhôngbiệnbạchgìmàchỉđặtlênbànnhữngyêucầucủamình.

-Từnhữngviệcnàytôithấy,-K.nói,-anhbuộcphảithuêngười.Dẫurằngviệcđólàmanhphảisuynghĩthìanhvẫnphảithuê.Màaiđóphảithuêmộtngườinàođóvàngườiđóđểchomàthuêthìrõràngngườiđểchothuêlàmđiềutốtch

-Thậtlàlạlùng,-thầygiáonói.-Aibắtchúngtôiphảithuêngườinào?

Chỉcótấmlòngtốt,tốtvôcùngcủangàitrưởngthônbắtbuộcchúngtôi.Tôithấyôngcầnphảibỏýnghĩrằngmìnhsẽlàmộtngườiphụcvụtrườnghọctốt.Mànhữngnhậnxétnhưthếsẽkhôngthúcđẩyviệcchophéplĩnh tiềncôngngayđâu.Tiếclàtôiphảikhẳngđịnhrằngtôisẽcònnhiềuchuyệnrắcrốivớilốicưxửcủaông:ngaybâygiờcũngthế,tôithấymàkhótinởmắtmình,suốtthờigiantọađàmvớitôi,ôngmặcáosơmi,quầnlót.

-Vâng,-K.cười,thốtlênvà,đậpbàntayvàonhau,-bọngiúpviệcnàytệquá!Màhọởđâunhỉ?

FridavộiđếnbêncửavàanhchànggiáoviênnhậnthấykhócóthểnóichuyệntiếptụcvớiK.nênđãhỏiFridalàbaogiờthìhọmuốnchuyểnvàotrường.

-Hômnay,-Fridatrảlời.-Thếthìsángmaitôisẽkiểmtra.-Anhchànggiáoviênnói,vàthaycho

lời chào anh ta vẫy tay, định đi qua cánh cửamà Frida đãmở trướcmặtnhưngvavàonhữngngườihầugáiđangmangđồđạccủahọvàođểxếpđặtlạicănphòng.Anhtaphảiláchquahọ,vìnhữngngườihầugáikhôngtránhbấtkỳaicả.Fridađitheo.

-Gấpthế,-K.nóivớinhữngngườihầugáinhưngkhôngácý,-chúngtôiđangởđâymàcácngườiđãkéovàoà?

Nhữngngườihầugáikhông trả lời,họ lúng túng lắc lưcáibọcmàK.thấythòranhữngthứquánáoráchnát,bẩnthỉu.

-Cácngườihầunhưkhôngbaogiờchịugiặtmớgiẻráchnày,-K.nóikhôngtỏvẻgiậndữ,màvới tháiđộcóthiệnchí.Nhữngngườihậugáiđãnhậnthấythế,nhữngcáimiệngcúngcủahọliềnhéra,lấplánhnhữnghàngrăngđẹp,khỏemàdữtợn,họcườikhôngratiếng.

-Nào,cácngườicứvàomàsắpxếplạichỗở,-K.nói,-đâylàphòngcủacácngười.

Nhưngvìhọcứdodự-họthấycănphòngcủamìnhđãquáthayđổi-K.liềnnắmlấycánhtaycủamộtngườitrongsốhọđẩyvào,ngườiđóliềnvùngvẫy nhoài ra, mắt đầy vẻ sửng sốt, họ liếc nhìn nhau rồi cứ chằm chằmkhôngrờimắtkhỏiK.

-Bâygiờthìcácngườiđãnhìnđủrồi,-K.nóiđểxuađicáicảmgiáckhóchịu,rồilấyquầnáovàđôiủngmàFridavừamangvàocùngvớinhữngngườigiúpviệcrụtrèđitheosaulưng,chàngthayquầnáo.Chotớilúcđó,vàngaycảbâygiờchàngcũngkhônghiểulàFridalàmsaocóthểkiênnhẫn

đượcvớinhữngngườigiúpviệcnhưthế.Côđãtìmhọhồilâumớithấy.Lẽrahọphảichảiquầnáoởngoàisânthìhọlạingồiởphòngăn,nhétquầnáochưachảisạchvàotronglòng,đểcôphảiđứngralàmviệcđó.Thếmàcôvẫnkhôngnóigìhọ,dùcôấybiếtcáchcứngrắnvớinhữngkẻmạthạngởtrongquántrọ.Thậmchítrướcmặtbọngiúpviệccôấynóivềsựsơsuấtcủahọnhưnóivềmộtchuyệnđùavậy,lạicònâuyếm,vỗvỗvàomámộttronghaingười.K.đãquyếtđịnh là rồiđâysẽnhắcnhởcô.Cònbâygiờ là lúcchàngphảiđi.

-Nhữngngườigiúpviệcởlạiđây,họgiúpemchuyểnnhà,-K.nói.Nhữngngườigiúpviệckhôngthíchviệcđó,vìhọmuốnvậnđộngvuivẻ

týchútsaukhiđãnobụng.HọchỉnghelờikhiFridacũngnói:-Phảirồi,cácanhởlạiđây.-Embiếtanhđiđâu-Embiết,-Fridatrảlời.-Nghĩalàemkhônggiữanhlạinữachứ?-K.hỏi.-Anh sẽ gặp bao nhiêu là trở ngại, - Frida nói. - lời nói của em có ý

nghĩagìđâu!CôhônK.từbiệt,vìchàngchưaăntrưanêncôấnmộtgóinhỏcólạp

xườngvàbánhmỳvàotaychàng,đólànhữngthứcômangởdướinhàlên.Côlưuýchàngđừngquaylạiđâynữamàcứđithẳngđếntrườnghọc,vàđặttaylênvaiK.,côtiễnchàngđi.

CHƯƠNG VIIILầnđầutiênK.hạnhphúcvìthoátđượckhỏicănphòngấmápvàsựồn

ãcủanhữngngườihầugáivàgiúpviệc.Hơibịđóngbăng,tuyếtcứnghơn,nênđilạidễdànghơn.Chỉcóđiềutrờiđãtối,chàngrảobước.

HìnhdángtòaLâuđàiđãbắtđầuchìmtrongbóngtối,nóđứngcâmlặngnhưvẫnthế.K.chưabaogiờthấyởđódấuhiệunhỏnàocủacuộcsống,cólẽởxanhưthếkhôngthểnhậnracáigìcả,nhưngconmắtvẫnkhaokhátđượcthấymộtcáigìđó,vàkhôngthểnàochịuđượcsựbấtđộngcâmlặngnày.NhìnLâuđài,thỉnhthoảngK.cảmthấynhưmìnhđangquansátmộtaiđóngồiđiềmtĩnhvànhìnratrướcmặt,chưamảinghĩngợi,nhưngtuythếvẫnxalánhvớimọithứkhác;mộtcáchtựdo,ngườiđókhôngquantâmđếnđiềugìcảnhưthểchỉcómộtmìnhanhta,vàkhôngaiđểýđến,thếnhưnganhtacũngbiết làcóngườinhìn,điềuđókhôngquấyrầysựyêntĩnhcủaanhta.Vàquảvậy-aibiếtđượcđiềuđólànguyênnhânhayhậuquả-cáinhìn quan sát của chàng không dừng lại được mà cứ tuột khỏi Lâu đài.Hoànghônđếnsớmhômnayđãlàmtăngthêmấntượchàng;càngnhìntòaLâuđài,chàngcàngkhónhậnranó,càngthấytấtcảchìmsâuvàomờảo.

Vừalúcchàngđếncạnhquán"Ôngchủ"chưađượcchiếusáng,bêncửasổđãmởở tầngmột,mộtngười trẻ tuổi béo tốt,mặc áo choàng lông thúmàyrâunhẵnnhụi,thòđầuranhìn.AnhtakhôngđáplạilờichàocủaK.,dùchỉ làgậtđẩukhekhẽ.K.khônggặpaiởhành lang,cũngnhưtrongquầyuống.Mùibiatụlạicàngtrởnênngộtngạthơnlầntrước.Trongquán"Bêncầu"khôngthểcómùinhưthếđược.K.lậptứcđiđếncạnhcánhcửamàlầntrướcchàngđãngótrộmngàiKlamm.K.thậntrọngấncáithencửa,nhưngcửađãđóng,chàngthửrờrẫmtìmlỗquansát,nhưngchắcngườitađãbịtlạimộtcáchchắcchắnnênchàngkhôngtìmthấy,phảibậtdiêm.Cótiếngkêuđộtngộtlàmchànghoảnghốt.Ởtronggóccạnhlòsười,giữacánhcửavàchiếctủthấpdùngđểbàydụngcụănuốngvàthứcăn,mộtcôgáingồicoquắp, trongánh lửacủaquediêmlóesáng,cô tanhìnchàngbằngđôimắtlimdim,ngáingủ.ChắccôtalàngườithayFrida.Côtanhanhchóngđịnhthần,rồibậtđèn,nétmặtvẫncòngiậndữ,sauđómớinhậnraK.

-A,ôngđạcđiền!-cô tamỉmcườinóivàchìa taygiới thiệu.-Tôi làPepi.

Côtangườibénhỏ,khuônmặtđầyđặn,hồnghào,khỏemạnh;máitócdày,màuhungđược tết thànhbúidày,nhữngmớ tócquăn lõaxõaquanhkhuônmặt.Bộquầnáođượcmaybằngthứvảimàuxám,bóng,kiểucắtđơn

giảnkhônghợpvớicôta,ởphíadướilàdảilụabuộcquanhthànhtúmvụngvềtrẻcon,làmchocôtacửđộngkhókhăn.CôtahỏithămFridacónhanhchóngtrởlạikhông.Cócáigìxỏxiêntrongcâuhỏiđó.

-SaukhiFridađingườitaliềnđưaemđếnđây,vìkhôngthểđưabấtkỳaiđếnđâycũngđược.-Côtanói.-Chođếnnayemlàgáihầuphòng,nhưngemđãđổilấycôngviệckhônghayhogìcholắm.Ởđâycónhiềuviệcvàobuổitốivànửađêm,rấtmệt,emsẽkhómàchịuđược,emcũngkhôngngạcnhiênlàFridađãbviệcởđây.

-ỞđâyFridarấtbằnglòng,-K.nhậnxétđểlưuýPepivềsựkhácbiệtgiữacôtavàFrida,-côấykhôngnghĩđếnchuyệnấyđâu.

-Ôngđừngbaogiờtinchịấy,-Pepinói,-Fridabiếtkiềmchếbảnthânđếnmức có ít người làmđược.Điều gì khôngmuốn thừa nhận thì chị ấykhông thừa nhận, và người ta không nhận thấy rằng chị ấy cần phải thừanhậnmộtđiềugì.Emcũngđãphụcvụởđâyvớichịấyđượcvàinăm,bọnem thườngngủchungmộtgiường.Vậymàchúngemvẫnchưa làbạnbèđángtincậycủanhau,bâygiòthìchắcchắnchịấykhôngnhớđếnemnữa.Cólẽbàchủquán"Bêncầu"làngườibạnduynhấtcủachịấy,vàđiềunàycũngđúngthôi.

-Fridalàvợchưacướicủatôi,-K.nóitrongkhikínđáotìmlỗquansáttrêncánhcửa.

-Embiết,chínhvìthếmàemkể,-Pepinói.-Màôngcầngìmớiđượcchứ?

-Tôihiểu,tôihiểu,-K.nói,-cônghĩrằngtôicóthểtựhàolàđãchinhphụcđượccôgáilầmlìnày!

-Vâng,-PepinóivàcườivẻbằnglòngnhưthểcôtađồngývớiK.khinóiđếnFrida.

NhưngkhôngphảinhữnglờicôtanóiđãlàmK.bậntâmvàlàmchàngsaonhãngviệc tìm lỗquan sát,mà là sựxuấthiệncủacô ta,việccô taởtrongquầyuốngnày.TấtnhiênlàcôtatrẻhơnFrida,còntrẻconlắm,quầnáo thậtbuồncười, rõ ràngcô ta ănmặcnhưvậy làphùhợpvới sự tưởngtượngquáđángcủamìnhvềtầmquantrọngcủamộtcôgáibánhàngởquánrượu.Màsựtưởngtượngcủacôtatheoýmìnhlàchínhđáng,bởivìchỗlàmviệcmànóichunglàkhônghợpvớicôta,thậtsựđãđếnbấtngờkhôngcầncôtaphảihyvọnghayđánghaykhông.Màcôtacũngchỉnhậncôngviệcnàymộtcáchtạmthời,ngayđếnchiếctúiđựngtiềnbằngdamàFridavẫnđeoởthắtlưng,ngườitacũngkhônggiaolạichocôta.Sựbấtbìnhgiảtạo

củacôtađốivớichỗlàmviệckhôngcógìkhácbệnhsĩdiệnhão.Thếnhưngmặcchomọisựngâyngôtrẻconcủamình,côtacóthểcónhữngmốiquanhệvớiLâuđài,bởivìnếucôtakhôngnóidối thìcôtađã từnglàgáihầuphòng.Khôngbiếtgìvềsựmaymắncủamình,cô tađãnhư trongmơđểmấtởđâybaonhiêungày,nhưng,chàngcóômngangtấmthânnhỏnhắn,béotốtcủacôtathìcùngkhôngchiếmđượcmộtlợithếnào,việcđócùnglắmchỉchophépchàngtiếpxúcđượcvớicáithếgiớinọđểkhíchlệchàngtrênconđườnggiankhổ.ThếthìcólẽviệcấycũngsẽxảyranhưvớiFrida?Ồ,không,tấtcảsẽkhácchứ.ChỉcầnnghĩđếnánhmắtcủaFridathìsẽhiểungay.ChắcK.sẽkhôngbaogiờđụngđếnPepi,vậymàgiờđây,trongmộtchốclát,chàngvẫnphảinhắmcặpmắtnhìncôgáimộtcáchthèmthuồng.

-Ởđâykhôngđượcbậtđèn,-Pepinóivàtắtcôngtắc:-Embậtđènlênlàvìanhlàmemhoảngquá.Anhtìmgìởđâyvậy?Fridabỏquêncáigìởđâyà?

-Phải,-K.nóivàchỉvàocánhcửa,-côấyquênởđây,trongcănphòngnàymộttấmkhăntrảibànthêumàutrắng.

-Vâng,cáikhăntrảibàncủachịấy,-Pepinói,-emnhớrarồi,mộttấmkhănđẹp,emđãgiúpchịấythêu,nhưngnókhôngthểcótrongphòngnàyđược.

-Fridatưởnglàchiếckhăncóởđây.Thếaiởđâyvậy?-K.hỏi.-Khôngcóaicả,-Pepinói.-Đâylàphòngcácônglớn,họănuốngở

đây,nghĩalàcănphòngnàychỉphụcvụchuyệnđó,nhưngphầnlớncácôngấythíchởtrênphòngcủahọ.

-Nếubiếtđượcrằnglúcnàykhôngcóaiởđó,-K.nói,-tôiđivàongayđể tìm chiếc khăn trải bàn. Nhưng điều đó không chắc chắn, chẳng hạnKlammthườngngồiởđó.

-ChắcchắnbâygiờKlammkhôngcóởtrongđó-Pepinói,-ôngấysắpđingaymà,xetrượttuyếtđangđợiôngấyởngoàisân.

K.chẳngnóichẳngrằngvộiđikhỏiquầyuống,nhưngởngoàihànhlangchàngkhôngđivềhướnglốira,màtrởvàophíatrongnhà,vàsauvàibướcchàngđãđếnsân.Ởđâyđẹpvàyêntĩnhbiếtbao?Cáisânhìnhtứgiác,baphíacónhàbaobọc,phíangõ-ngõphụ,K.khôngnhậnra- làbứctườngcaomàutrắngvớichiếccổnglớn,nặngnềđangmởsẵn.Ởđâynhìntừsânlênngôinhàcóvẻcaohơnlànhìntừphíatrước,ítnhấtthìtoànbộtầngmộtđãhoàntoànđượcxâycấtcẩnthận,cómáihiênbằnggỗkhépkínbọcquanhvớimộtkhehởởđộcaongang tầmmắt.NằmnghiêngđốidiệnvớiK.,ở

phầngiữangôinhà,nơitiếpnốivớihồinhàlàlốivàođangmởtựdo,khôngcócửa.Trướclốivàocóxetrượttuyếtmàutốidohaiconngựakéo,đãđónglại,đangđứng.Khôngnhìn thấyaicảngoàigãxà íchmà từxa trongánhhoànghôn,K.cũngchỉngờngợđúnghơnlàthấy.

Đúttayvàotúiquần,thậntrọngquansátxungquanhrồimentheotường,vòngquahaiđầusân,K.đếnbênchiếcxetrượttuyết.Gãxàíchlàmộttrongsốnhữngngườinôngdânvôcôngrồinghềchàngthấylầntrướctrongquầybánrượu.Corotrongchiếcáolông,gãthờơnhìnchàngđếngần,giốngnhưngườitavẫnthườngtheodõiconmèođilẻn.Gãxàíchvẫnlãnhđạmnhưkhôngngaycảkhichàngđãđứngtrướcmặtvàchàogã.Nhữngconngựabắtđầukhôngchịuđứngimvìsựxuấthiệnđộtngộtcủamộtngườitrongbóngtối.Mừngvìkhôngaiđểýđếnmình,K.tựangườivàotườnglấythứcănravàtrongkhinghĩđếnFridavớilòngbiếtơnvìsựchămlocủacô,chàngnhìntrộmvàotrongnhà.Cáicầuthanguốnvuônggócdẫnxuốngphíadướinơicóhànhlangthấp,dàicắtngang.Tấtcảđềusạchsẽ,mớiđượcquétvôitrắngvớinhữngđườngnétđậmvàdứtkhoát.

K.phảichờđợinhiềuhơnlàchàngđãnghĩ.Chàngănxongđãlâu,ngàycàng rét buốt hơn, trời từmàu xám chuyển sang tối, vàKlammvẫn chưađến.

-Cóthểcònlâuđấy...-mộtgiọngkhànkhànvanglênđộtngộtngaygầnKlàmchànggiậtmình.Đólàgãxàích,nhưthểmớitỉnhdậy,gãvươnvaivàngápthànhtiếng.

-Cáigìcóthểcònlâu?-K.hỏivàkhônglấylàmtiếcrằngngườitađãquấyrầymình,vìsựyêntĩnhcăngthẳngkéodàiđãlàmchàngkhóchịu.

-Chođếnkhiôngđi,-gãxàíchtrảlời.K.khônghiểu,nhưngchàngcũngkhônggặnghỏi,chàngnghĩlàmnhư

vậythìcóthểbuộcconngườitựcaotựđạinàylêntiếng.Việcchàngkhôngtrảlờithậtlàcótácdụngkíchthíchtrongbóngtối.Vàquảnhiêngãxàíchsaumộtlứcimlặngđãhỏi:

-Ôngmuốnuốngcônhắckhông?-Có, -K. trả lờikhôngnghĩngợi, chàngkhôngcưỡng lạiđược lờiđề

nghị,vìchàngđangrétrun.-Thếthìôngmởxetrượttuyếtra,-gãxàíchnói,-trongmặtbêncủacái

cặpcònmộtvàichai,ônglấyramộtchaimàuốngrồiđưachotôi.Tôikhómàbòrakhỏiđâyvìcáiáolôngthú.

Đối với K., phải làm những việc như thế thật không hợpmột tí nào,nhưngnếumộtkhichàngđãbắtchuyệnvớigãxàíchthìphảilàmtheothôi,dù là liều lĩnh, vì Klamm sẽ bắt gặp chàng ở cạnh chiếc xe trượt tuyết.Chàngmởcánhcửaxerộng,vàlẽrachàngđãlôingaymộtchairượutừmặtbêncủachiếc cặp treoởphía trongcửa,nhưng lúcnàykhi cửaxeđãmởchàngkhôngýmuốnvàohẳnphíatrongxe; ítrathìchàngcũngphảingồiđược trongđóchốc lát.Chàngđộtngộtquyếtđịnhvào trongđó.Thậtbấtngờlàtrongxeấmáp,dùcửaxevẫnmởtoang.K.khôngdámđóngcửaxelại.NóichungK.khôngcảmthấymìnhđangngồi trênghế,vìchàngngậpgiữađốngchăngối, tấmlôngthú,cóthểquayngang,quayngửa,vươnvaimàởđâucũngthấyấmáp.K.duỗitay,tựađầuvàonhữngtấmgối,nhìnvềphía ngôi nhà tăm tối.Tại sao chàngphải đợi lâu thế, tại saoKlammvẫnchưađến?Saukhi lang thangmãi trong tuyếtvàgiờđâyhầunhưchoángvángvìấm,K.vẫnmuốnKlammđixuốngchoxongchuyện.Chàngchỉýthứcđượcmộtcáchmơhồ, lộnxộnrằng tốtnhất làkhôngnênđểKlammthấychàng trong tình thếđó.Trongsựmêmải,chàngvẫnnhậnra tháiđộcủagãxàích,bởivìhắncầnphảibiếtrằngchàngđangngồitrongxetrượttuyết thếmàvẫnđểyên, hắnkhông cần tới cả rượu cônhắc.Đây là điềuđángcảmđộngđốivớichàng,vàK.muốnphụcvụhắn.Khôngthayđổitưthế,chàngvụngvềvớitayvềphíachiếccặpnhưngkhôngphảivềphíacánhcửamở,vìcánhcửaxachàng,màlàvềphíasaulưngchàng,nơicócánhcửađangđóng,trongcáitúiởđócũngcómấychai.Chànglấyramộtchaimởnútngửirồivôtìnhmỉmcười:cáimùingọtngàodễchịuxốcvàomũigiốngnhưkhichúngtanghenhữnglờikhentốtđẹptừmộtngườinàođómàtarấtyêuquý,vàchúngtakhôngbiếtchínhxáclàkhengì.Chúngtacũngkhôngmuốnbiết,chỉvuilàngườiđóởbêntavànóivớitanhưvậy.

-Cóthậtđâylàcônhắckhông?-K.tựhỏimộtcáchnghihoặc,vàchàngđãtòmònếmthử.Phảirồi,rượucônhắc,nóđốtcháyvàsưởiấmmộtcáchtuyệtvờikhi chànguống, từmột thứnướckhôngcógìkháchơnmột thứhươngliệungọtngàođãbiếnthànhthứrượukhôngthểlàmgiảđượccủagãxàích.-Cóthểnhưvậychăng?-Ktựhỏimìnhnhưtráchmócvàlạiuống.

Ngaykhichàngnhấpmộtngụmlớnthìđiệnbậtsángởcầuthang,máihiên,hànhlangvàphíatrênlốivàonhà.Cótiếngbướcchânđixuốngtrêncầu thang,cáichai rơikhỏi tayK., rượucônhắcchảy lênh lángkhắpmộttấmlôngthú,chàngnhảyrakhỏichiếcxe.Chàngvừakịpđóngsậpcửaxelạithìmộtngườibướcrakhỏinhà.Chỉcóđiềuanủi-hayngượclạilàđángtiếc?-rằngngườiđókhôngphảilàKlamm.ÔngtakhôngphảiKlammmàlàngườiK.đãnhìnthấymộtlầnởcửasổtrêntầngmột.Ôngtacòntrẻ,mặt

mũihồnghào,khỏemạnh,nhưngquánghiêmkhắc.K.nhìnôngtaảonão,nhưngcáinhìnảonãonàydànhchochínhbản thânchàng.Giámàchàngchobọngiúpviệcđếnđây,chắcnhữngngườiđócũngxửsựnhưchàngthôi.Đứngtrướcmặtchàngngườiđànôngđóvẫnimlặng,dườngnhưtronglồngngựcrộngcủaôngtakhôngcóđủkhôngkhíđểôngtanóiđiềumìnhmuốn.

-Việcnàythậtkinhkhủng!-sauđóôngtanói,vàkhẽđẩychiếcmũtrậtrakhỏitrán,vềphíasau.

Thếlàthếnào?ChẳnglẽôngtakhôngbiếtK.đãngồitrongxe,vàôngtađãthấyviệcgìkháckinhkhủng?ChẳnglẽlàviệcK.đãlọtvàotrongsân?

-Ônglàmsaođếnđâyđược?-ôngtahỏigiọngnhỏnhẹhơn,vàthởdàinhưphảituântheomôtsựcầnthiết.Hỏikiểugìvậy?Vàchàngphảitrảlờicáigìđây?Chàngphảicôngnhậntrướcmặtconngườinàyrằngconđườngmàchàngđãbỏbaonhiêuhyvọngđểvượtqua,giờđâytỏravôíchchăng?Thaychocâutrảlời,chàngquayvềphíachiếcxetrượttuyết,mởcửalấycáimũcủamìnhđãbỏquên trongđó.Chàngngượngngùngkhi thấyrượucônhắcđangrỏgiọttrênbậclênxuống.

Sau đó chàng lại quay về phía ông ta, giờ thì chàng không nghĩ đếnchuyệngiấuviệcmìnhđãngồiởtrongxe,việcđókhôngphảilàxấuxanhất.Nếu ông ta hỏi, nhưng mà chỉ khi ông ta hỏi, thì nói chung chàng cũngkhônggiấugiếmviệcgãxà íchđãđểchàngmởcửaxe,nếukhôngnói làbuộcchàngmở.Thậtra,việcôngtabắtgặp,vàchàngkhôngcóthờigianẩnnấpđểsauđótiếptụcchờKlamm,hoặcviệcchàngkhôngcóđủsựlìlợmlạnhlùngđểđóngcửalại,ởtrongxemàđợiKlamm,haylàchàngđãkhônglàmcáiviệcítrahãynấpởtrongđóchotớilúđếngần,lànhữngviệcdở.Tấtnhiên chàng đã không thể biết đượcKlammđến hay không, trong trườnghợpông ta đến thì tốt nhất là chàngđónởngoài xe.Phải rồi, lẽ raởdâychàngđãcóthểnghĩramộtvàiviệc,cònbâygiờthìkhôngthểnghĩgìđượcnữa,bởivìthếlàhết.

-Ônghãyđitheotôi,-ôngtanói,khônghẳnralệnh,mệnhlệnhkhôngởtrongnhữnglờicủaôngta,màthếhiệnquacửđộngbàntayđưađẩylờinóimộtcáchcộclốcvàthờơcốý.

-Tôiđợimộtngườiởđây,-Knóikhônghyvọngthànhcông,màchỉnóiđểmànói.

-Ônghãyđinào,-ôngtanóilầnthứhaimộtcáchtựtinnhưmuốntỏrarằngkhôngbaogiờôngtangờvựcviệcK.chờđợiaiđó.

-Nhưngnhưthếthìtôisẽkhônggặpngườimìnhđợi,-K.nói,bựcbội.

BấtchấpchuyệnvừaxảyraK.cảmthấyrằngchàngđãđạtđượcmộtcáigìđó,đãdànhđượcmộtcáigìđó,dẫurằngnóchỉmớicóvẻnhưlàcủamìnhthìchàngcũngsẽkhôngtraokhỏitayngaytừlờiralệnhđầutiên.

-Chodùôngởđâyhayôngđi,bằngcáchnàoôngcũngkhônggặpngườiđó,-ôngtanóivớimộtniềmtincứngnhắcnhưngvẫnlộrõsựnhượngbộđốivớidiễnbiếnsuynghĩcủaK.

-Thế thì tôicứởđâydùkhônggặpđược, -K.bướngbỉnhnói,chàngkhôngchịuđểngàitrẻtuổinàyđuổikhỏiđâybằnglờinói.Ngàitrẻtuổivớitháiđộ trịch thượng trênkhuônmặt thảng thốt,đãnhắmmắt lạimộtphút,nhưthểngàimuốntrởlạivớiđầuóctỉnhtáocủamìnhtrướcsựđầnđộncủaK.Rồiôngtaliếmhếtmôibằngđầulưõivànóivớigãxàích:

-Tháongựara!Gãxà íchvâng lời,nhưngvẫn liếc trộmK.mộtcách tức tối.Bâygiờ,

trongchiếcáolôngtoxùgãvẫnleoxuốngghếngồi.Gãlưỡnglựkhôngphảinhưchờđợingàitrẻtuổihủybỏlệnh,màlàhyvọngrằngrốtcuộcK.sẽthayđổicáchxửsự,gãbắtđầuchongựakéoxelùivềphíahiênnhà,chắcchắnởđó,đằngsaucáicổnglớncóchuồngngựavànhàđểxe.K.cònlạimộtmình,mộtphíalàgãxàíchvàchiếcxetrượttuyếtđangxadần,phíakhác,nơimàK.đãđiđếnđây,làngàitrẻtuổiđangbỏđi.

Cảhaiđềuđirấtchậm,nhưthểmuốnđểchànghiểurằngchàngcóquyềngọihọquaylại.

CólẽK.cũngcócáiquyềnđó,nhưngchàngkhôngthấycóíchlợigìcả:gọixetrượttuyếttrởlạicónghĩalàtựđuổichínhmìnhđi.Vậylàchàngởlại,làmngườichủduynhấtcủanơiđó,nhưngthắnglợikhôngmangniềmvuiđếnchochàng.Hếtnhìntheongàitrẻtuổi,chànglạinhìntheogãxàích.Ngài trẻ tuổikhiđếnbêncửamàK.đãbướcquađểvàosân,cònquaylạinhìn lầnnữa.K.như thấyngài lắcđầu trướcbấynhiêucảnhươngbướng,sauđóvớicửchỉcươngquyết,nhanhnhẹn,vàdứtđiểm,ngàiquaylạibướcvàohànhlang,rồibiếnmấtngayởđó.Gãxàíchtiếptụcởlạitrongsân,gãcónhiềuviệcvớichiếcxe,phảimởcửachuồngngựa,đẩychiếcxe lùivềchỗ của nó, phải tháo ngựa rồi dẫn ngựa đến cái máng ăn. Gã thực hiệnnhữngviệcnàymộtcáchnghiêmtúcvàmảimiết,khôngmảymaynghĩđếnchuyếnđi sắp tới.Trongkhi im lặng làmnhữngviệcđógãkhônghề liếcnhìnvềphíachàng,vàviệcđótrongmắtK.làmộtsựquởtráchcòngaygắthơncảtháiđộcủangàitrẻtuổi.Sauđó,khiđãlàmxongcôngviệcởchuồngngựa,gãngấtngưởnglêbướcquasân,đóngcáicổnglớnrồichậmrãiquây

trởlại,khôngđểýđếncáigìkhác,chỉchămchúnhìnnhữngbướcchâncủamìnhtrongtuyết.Cuốicùnggãởlạitrongchuồngngựavàbâygiờmọiánhđiệnđềuđãtắt-sángchoaicơchứ?-chỉkhehởcủahiênnhàlàcònchiếusáng.Vàcảmthấyngườitađãcắtđứtmọimốiquanhệvớichàngvàgiờđâytất nhiên chàng tự do hơn bao giờ hết, chàng có thể chờ đợi cho đến khichàngmuốnởmộtnơimàđốivớichànglàcấmđịa.Chàngđãgiànhđượctựdonày chomình, người kháckhó lòng làmđượcnhư thế.Không ai đượcphépđụngđếnchànghoặcđuổichàngđikhỏiđây,kểcảnóivớichàngcũngkhôngaiđượcphép.Nhưngđồngthời-vàniềmtinnàycủachàngítracũngmãnhliệt-khôngcócáigìvônghĩahơn,khôngcócáigìtuyệtvọnghơnsựtựdo,sựchờđợi,vàsựbấtkhảxâmphạmnày.

CHƯƠNG IXSauđó chàng rời khỏi chỗvà quay trở lại, đi vào nhà.Bâygiờ chàng

khôngđimentheotườngmàđingangquasântrêntuyết,ởhànhlangchàngxôphảingườichủquán,anhtalặnglẽchàochàngvàchỉvàocánhcửaquầyuống. K. đi theo hướng đó, vì đang lạnh và muốn nhìn thấy mặt người,nhưngchàngđãthậtsựthấtvọngkhinhìnthấyngàitrẻtuổicạnhmộtchiếcbànmàngườitađặtriêngrachongài,(cònnhữngngườikhácvẫnbằnglòngvớinhữngchiếcthùng).Ngàitrẻtuổingồiđó,đứngtrướcmặtngàilà-mộtcảnhtượngnặngnểđốivớiK.-bàchủquán"Bêncầu"củachàng.CôPepivẻ tựhào,vớicáiđầunghiêngvềphía sau,nụcườikhôngdứtvàbím tócđungđưamỗilầnquayngười,vớiýthứckhôngthểlaychuyểnvềphẩmgiácủamình,côvộivãchạyđichạylại,mangbia,vàsauđólàmựcvàbútđến,vìngàitrẻtuổitrảinhữngtờgiấyratrướcmặtvàđốichiếucácsốliệunàođókhithìtừtờgiấynày,khithìtừmộttờgiấykhácởnửacuốichiếcbàn,vàbâygiờngàimuốnviết.Bàchủquánhơibĩumôi,từtrêncaonhưvừanghỉngơivừaquansátngàitrẻtuổivànhữngtờgiấycủaôngta,nhưthếbàđãnóitấtcảnhữngđiềucầnnói,vàngườitađãchấpnhậntấtcảmặtcáchtốtđẹp.

-Ngàiđạcđiềnđâyrồi, -ngàinóikhiK.bướcvào,vàngẩng lênnhìnsauđólạicắmcúivàonhữngtờgiấy.BàchủquánchỉnhìnlướtquaK.vớiánhmắtthờơkhôngbịbấtngờ.CònPepithìnhưthểlầnđầutiênnhìnthấyK.,chàngbướcđếnquầyvàgọimộtcốccônhắc.

K. tựavàoquầyrượu,ápchặt tayvàomắt,khôngđểýđếnđiềugìcả.Sauđóchàngnếmthửcônhắcvàliềnđẩycốcrượuravìchàngthấykhôngthểthưởngthứcnổiloạirượuđó.

-Cácôngấycũnguốngrượunày,-Pepinóicộclốc.Côtađổđisốrượucònlại,rửacốcvàlạiđặtvàogiáđựng.

-Cácôngấycóloạirượungonhơn,-K.nói.-Cóthểlắm,-Pepinói,-nhưngtôikhôngcó.Vớicâunóiđó,côtađãgiảiquyếtxongvớiK.vàlạixoayquanhngàitrẻ

tuổi.Nhưngvìngàikhôngcầngìcả,nêncôtachỉlượnlờđằngsaulưng,vàcốgắngnhìntrộmcácgiấytờquavaicủangàivớivẻtônkính,dèdặt.Đúnglàsựtòmòvàhợmhĩnhvônghĩa,bàchủquáncũngnhíumàykhôngđồngtình.

Thế rồi sauđóbỗngngài trẻ tuổingẩngnhìn lên,mắtdánvàokhoảng

không,hầunhưngàilặngngườiđi.K.quaylại,chàngkhôngnghethấycáigìđặcbiệt,vàhìnhnhưnhữngngườikháccũngkhôngnghethấygìcả.Bàchủquánthìvớinhữngbướcdàinhónchânchạyđếncánhcửamởrasân,vànhìntrộmrangoàiqualỗtrakhóarồivớiđôimắtmởto,nétmặthứngkhỏibàtaquaylạivớimọingười,vẫyhọđếngần.Bâygiờthìngườitathaynhaunhìnra,nhìnlâunhấtlàbàchủquán,nhưngbàcũngnghĩđếncôPepinữa,sovớihọthìngàitrẻtuổilàngườithờơnhất.ÔngtavàPepinhanhchóngquaytrởlại,chỉcóbàchủquánlàtiếptụcnhìnvớivẻmặtcăngthẳng,ngườioằnxuốnggầnnhưlàquỳ,trôngnhưthểbàtavanxin,phùphépcáilỗtrakhóađểnóchobàđiqua,vìđã từ lâukhông thểnhìn thấygìrốtcuộckhingẩnglên,bàvuốtkhắpmặt,sửalạitóc,thởsâu;cóthểthấyrằngbàlạichemắtlàmquenvớicảnhtượngcủacănphòngvàmọingườimộtcáchrấtkhókhăn.Bất chấp cảýmuốn củamình.K. khôngphải chỉ tin chắcvàođiềumìnhđãbiếtmàcònđềphòngbịtấncôngbấtngờ,trongchốclátchàngcảmthấylàmìnhdễbịthươngtổn.

-VậylàKlammđãđirồisao?-chànghỏi.Bàchủquánđingangbêncạnhchàngkhôngnóinhưngngàitrẻtuổiđã

trảlờichàngtừchỗchiếcbàn:-Vâng,đúngthế,saukhiôngbỏchỗđónđợiôngấythìKlammcóthểra

đi.Nhưngôngtamớinhậycảmlàmsao,thậtđángkinhngạc.Bàcóchúýthấyôngtalolắngnhìnquanhkhông,bàchủquán?

Bàchủquáncóvẻkhôngnhậnthấyđiềuđó,ngàitrẻtuổivẫntiếptục:-Bâygiờ thìmay làkhôngcó thểnhìn thấygìnữa,gãxà íchđãquét

luôncảdấuvếttrongtuyết.-Bàchủquánkhôngnhậnthấygìhết,-K.nói,khôngphảiđểhyvọng

điềugìđó,màchỉvìlờinhậnxéttỏrakiêukỳvàkhôngthểbàibácđượccủangàitrẻtuổi.

-Cólẽlúcđótôikhôngnhìnqualỗkhóa,-bàchủquánnói,thoạtđầucốtđểbảovệngàitrẻtuổi,nhưngsauđóquaysangbênhvựcKlamm,vànóithêm:-Tuyvậy,tôikhôngtinrằngKlammlạinhậycảmcựckỳnhưthế.Tấtnhiên chúng ta lo cho ông ấy vàmuốn bảo vệ ông ấy. Cố gắng này củachúngtôixuấtpháttừchỗKlammlàngườicựckỳnhạycảm.Việcđólàtốt,chắcchắnKlammcũngmuốnnhưvậy.Cònnhưtrongthựctế,sựviệcralàmsao thì chúng tôi không biết được, điều chắc chắn là nếu Klamm khôngmuốn nói chuyện với ai thì sẽ không bao giờ ông ta bắt chuyện, cho dùngườiđócốcôngquấyquảđếnmứcnàochăngnữa.Sự thật làKlammsẽ

khôngbaogiờ thèmnói chuyệnvớingườiđó, sẽkhôngbaogiờchophépngườiđótrựctiếpgặpmình,chỉriêngđiềuđólàđãđủrồi,tạisaolạiphảiđểchoKlammthậtsựkhôngchịuđựngđượcviệcphảinhìnthấyngườiđó?Ítrathìcũngkhôngthểchứngminhđượcviệcnàyvìôngấysẽkhôngbaogiờthửcả.

Ngàitrẻtuổigậtđầuvàsốtsắng:-Vềcơbản,tấtnhiênýkiếncủatôicũngnhưthế,-ôngtanói,-nếutôi

nóihơikháclàvìđểchongàiđạcđiệnhiểuđóthôi.Màđúnglàlúcđó,vừabướcrangoài,Klammđãnhìnquanhnửavòngnhiềulần.

-Cólẽôngấytìmtôi,-K.nói.-Cóthể,-ngàitrẻtuổinói,-tôikhôngnghĩđiềuđó.Họcười,cườitonhấtlàPepi,ngườihầunhưkhônghiểuđầucủatainheo

gìhết.-Nếu chúng ta đã cómặt vui vẻ như thế này - ngài trẻ tuổi nói, - tôi

muốnđềnghịôngđạcđiền làmơnbổsunghồsơcủa tôibằngmộtvài tưliệu.

-Ởđâycácngườiviếtnhiềuquá,-K.nhậnxétvàliếcnhìnnhữngtậphồsơtừxa.

-Vâng,mộtthóiquenxấu,-ngàitrẻtuổinóivàlạicười,-nhưngcólẽôngchưabiếttôilàai.TôilàMomus,thưkýlàngcủaKlamm.

Nghenhữnglờinàymọingườitrongphòngđộtnhiênnghiêmnétmặt,bàchủquánvàcôPepi tấtnhiên làđãbiếtngài trẻ tuổi, thếnhưngviệcnhắcđếntêntuổivàchứcvụcủangàivẫntácđộngsâusắcđếnhọ.Bảnthânngàitrẻ tuổi cũng dường như đã nói nhiềuết, và để thoát khỏi sự trang trọngsượngsùngấytrongnhữnglờinói,ngàichămchúnhìntậphồsơvàbắtđầuviết; trongphòngkhôngcòncó thểnghe thấygì kháchơnngoài tiếng sộtsoạtcủangòibút.

-Thưkýlànglàgìvậy?-K.hỏisaumộtlúcimlặng.Momussaukhitựgiớithiệu,cóvẻkhôngcholàthíchhợpviệcmìnhtự

giảithíchnhữngchuyệnnhưthế,bàchủquánđãtrảlờithaychongài:-NgàiMomuslàthưkýcủangàiKlamm,nhưnhữngngườithưkýkhác

củaKlamm,nhưngtrụsởcủangài,vànếutôikhôngnhầmthìphạmvihoạtđộngcủangài...-trongkhiviết,Momuslắcđầumạnhnênbàchủquánchữalại, - nghĩa là chỉ trụ sở củangài, chứkhôngphảiphạmvihoạt độngcủa

ngài, hạn chế ở trong làng. NgàiMomus chuyển giấy tờ củaKlamm cholàng,vàtấtcảmọigiấytờtừdướilàngbáolênchoKlamm,đềuđếntayngàitrướctiên.

Dovẫnchưahiểulắmnhữngchuyệnnày,K.nhìnbàchủquánbằngđôimắttrốngrỗnglàmchobàtaphảinóithêmvẻhơilúngtúng:

-Trậttựởđâylànhưthế,tấtcảcácôngchủởLâuđàiđềucóthưkýlàngcủamình.

MomuschúýnhữnglờibàchủquánmộtcáchchămchúhơncảK.,ngàinóithêm:

-PhầnlớnthưkýlàngchỉlàmviệcchomộtngàiởLâuđài,nhưngtôithìphụcvụhaingười,KlammvàVallabene.

-Vâng,-bàchủquánnói,giờthìbàcũngnhớra,bàquayvềphíaK.-NgàiMomuslàmviệcchohaingười,KlammvàVallabene,tứclàhailầnthưkýlàng.

-Nhữnghailần!-K.nóivàgậtđầuvềhướngMomusđanggầnnhưưỡnngườiratrướcìnlênchàng.Chànggậtđầuvớingàitrẻtuổinhưgậtđầuvớimộtđứatrẻđượcngườitakhenngợitrướcmặtmình.Nếutrongcửchỉđócócáigìlàkhinhbỉthìhoặclàhọkhôngnhậnra,hoặclàhọđangchấpnhận.Mặc dù K. không được Klamm một lần liếc nhìn qua, trước mặt chàng,ngườitatándươngmộtngườithâncậncủaKlammvớiýđịnhrõrànglàgợilênmộtsựthừanhậnvàlờikhenngợicủachàng.

VàK.đãkhôngtiếpnhậnđiềuđónhưđángrachàngphảitiếpnhận;K.đangcốhếtsứcmìnhđểđượcmộtcáiliếcnhìnduynhấtcủaKlammnhưngchànglạikhôngtrọngvọnggìnhiềucáicôngviệccủamộtkẻnhưMomus,ngườiđượcphépgầngũiKlamm.VàK.khôngngạcnhiênhayghentị,bởivìcáimàchàngcốgắngđạtđượckhôngchỉlàsựgầngũicủaKlamm,màlàchínhchàng,K.,khôngphảiaikhác,phảigặpđượcKlammvớinhữngcôngviệc của riêng chàng chứ không phải của ai khác, và không phải đến vớiKlammđểrồichàngnghỉngơi,màlàđểchàngđi tiếp,quaôngtađếnvớiLâuđài.

Chàngliếcnhìnđồnghồcủamìnhvànói:-Nào,bâygiờtôiphảiđivềnhà.TìnhthếbỗngdưngthayđổicólợichoMomus.-Tấtnhiên,tấtnhiên,-ngàitrẻtuổinói,-nhữngcôngviệcởnhàtrường

đangđợiông.Nhưngôngcònphảidànhchotôimộtphútnữa,chỉđểhỏimột

vàicâungắnthôi.-Tôikhôngcóhứngthúgìđểlàmviệcđó,-Knóivàđịnhtiếnvềphía

cánhcửa...Momusnémmộttậphồsơlênbànvàđứngdậy:-NhândanhKlammtôiyêucầuhãytrảlờinhữngcâuhỏicủatôi!-NhândanhKlammư?-K.nhắclại.-Thếtaôngtaquantâmđếnviệc

củatôisao?-Điềuđókhôngliênquanđếntôi, -Monusnói, -càngít liênquantới

ông,cảhaichúngtacóthểyêntâmphómặcôngấy.NhưngvớitráchnhiệmđượcngàiKlammgiaophó,tôiyêucầuônghãyởlạiđâyvàtrảlờicáccâuhỏi.

-Ôngđạcđiềnạ, - bà chủquáncan thiệpvào, - tôingạiphải tiếp tụckhuyênbảoông,bởivìôngđãtừchốinhữnglờikhuyênthiệnchínhấtcủatôimộtcáchquáđáng.Tôikhôngcógìcầnphảibímật,tôiđếngặpngàithưkýđâycũngchỉđểbáochongàibiếtvềtháiđộứngxửvàvềnhữngýđịnhcủaông,đểđứtkhoátmiễncho tôi,đừngđưaôngđếnởchỗ tôi.Quanhệgiữachúngtalànhưvậy,khôngcòncóthểthayđổiđượcnữa.Cònnếunhưgiờđâytôinóiýkiếncủamìnhthìkhôngphảilàđểgiúpđỡông,màhoàntoànchỉđểbớtphầnnàocôngviệccủangàithưkýđangcónhiệmvụnặngnềlàphảithảoluậnvớimộtngườinhưông.Thếnhưng,nếuôngmuốn,nhờsựcởimởcủatôi,ôngcóthểrútratừnhữnglờitôinóiđiềugìđócóíchchobảnthân,bởivìtôikhôngbiếtnóivớiôngbằngcáchkhácvớinóithẳng,nóithẳngmà tôicònkhôngmuốnnữa là.Trong trườnghợpnày tôi lưuýôngrằngconđườngduynhấtcóthểđưaôngđếnvớiKlammlàđiquacácbiênbảncủangàithưkýđây.Tôikhôngmuốnnóiquá,cóthểcảconđườngnàycũngkhôngdẫnđếnKlamm,nócóthểdừnglạiởcáchxaôngấy,việcnàytùythuộcvàoýđịnhcủangàithưký.TrongmọitrườnghợpthìđâylàconđườngduynhấtđốivớiôngdẫnvềhướngKlamm.Chẳngnhẽôngmuốntừbỏconđườngduynhấtnàykhôngphảivìnguyênnhânnàokhácmàchỉvìngangbướngsao?

-Ồ,thưabàchủquán,-K.nói,-conđườngnàycũngkhôngphảilàduynhấtvànócũngkhôngdẫnđếnđâucả,nhưmọiconđườngkhácmà thôi.Cònngài, thưangài thưký,có thậtngàiquyếtđịnhđiều tôinói sẽđến taiKlammhaykhông

-Tấtnhiênrồi, -Momusnói,đôimắt tựhào liếcngang, liếcngửavàonơikhôngcógìđểnhìncả,-bằngkhôngtôilàmthưkýđểlàmgì?

-Bàthấychứ,thưabàchủquán,-K.nói.-HóaratôikhôngcầntìmconđườngdẫnđếnKlamm,màtrướchếtphảiđếnngàithưký.

-Tôiđãmuốnmởconđườngnàychoông,-bàchủquánnói.-ChẳngphảitôiđãđềnghịsángnaylàđểtôichuyểnyêucầucủaôngđếnKlammđósao?Việcnàychỉcóthểđượcthựchiệnquangàithưký.Nhưngchínhôngđãbácbỏđềnghịcủa tôi,vàbâygiờôngcũngkhôngcònconđườngnàokhácngoàiconđườngnàythôi.TấtnhiênsaunhữngtròcủaôngmưutoanbấtngờgặpđượcKlammhômnaythìôngcàngítcóhyvọngthànhcông.Thế nhưng, niềmhy vọng cuối cùng,mongmanh, không đáng kể, thật rakhôngtồntạinàylạilàniềmhyvọngduynhấtcủaông.

-Saolạicóchuyệnnày,thưabàchủquán?-K.nói.-Đầutiênbằngmọicách,bàcanngăntôiđừngđếngặpKlamm,cònbâygiờthìlạicoitrọngyêucầucủatôivàthậmchícònxemtôigầnnhưlàngườigặprủirođếnmứcđónếunhữngkếhoạchcủatôithấtbại.NếutrướcđâybàthànhthậtkhuyêntôitừbỏnỗlựctìmđếnKlamm,thìlàmsaobâygiờbàlạixúitôitìmđườngdẫnđến Klamm cũngmột cách chân thành như thế, kể cả khi con đường đókhôngdẫnđếnôngta?

-Saolạitôixúiông?-bàchủquánnói.-Saolạilàxúi,khitôinóivớiôngrằngnhữngcốgắngcủaônglàvôvọng?Đâyquảlàmộtsựtrắngtrợn,nếuôngđịnh trút tráchnhiệmlênđầu tôinhưvậy.Chắckhôngphảisựcómặt của ngài thư ký đã xúi bậy ông điều đó?Không, ông đạc điền ạ, tôikhônghềcóýnghĩthúcgiụcông.Cùnglắm,tôichỉnóiđượcrằng,khimớigặpông,cólẽtôiđãđánhgiáônghơicao.ViệcôngchinhphụccôFridamộtcáchnhanhchóngđãlàmtôihoảng,tôikhôngbiếtđượcôngcòncóthểlàmnhữngđiềunữa,tôimuốnngănchặnnhữngtaihọatiếptheo,tôitưởngrằngchỉcóthểlàmđượcviệcđónếutôicốgắnglaychuyểnđượcôngbằngsựnàinỉvàđedoạcủamình.Nhưngrồi tôiđãhọcđượccáchsuynghĩbìnhtĩnhhơnvềnhữngchuyệnnày.Ôngmuốnlàmgìthìcứviệc.Nhữnghànhđộngcủaôngcólẽđểlạidấuchâninsâutrongtuyếtởngoàikia,nhưngkhôngđểlạicáigìkhácđâu.

-Bàđãkhônggiải thíchđượcnhữnglờinóimâuthuẫncủamình,-K.nói, -nhưngtôiđãchỉrachobànhữngmâuthuẫnđó.Cònbâygiờ thì tôiyêucầungài thưkýnóichotôibiết làýkiếnbàchủquáncóđúngkhông,rằngnhờbiênbảnôngđịnhghivớitôimàtôicóthểgặpđượcKlamm?Nếuđúngnhưvậythìngaylậptứctôisẵnsàngtrảlờimọicâuhỏicủaông.

-Không, -Momusnói. -Nói chung làkhôngcónhữngmối liênquannhưthế.Chỉcóchuyệnlàtrongtậptài liệulàngcủaKlammphảighichép

chínhxácvềbuổichiềuhômnay.Tôiđãghichépxong,giờchỉcầnbùvàohai -ba tư liệu thiếuđểchoquycủmà thôi,khôngcómụcđíchnàokhácđâu.

K.imlặngnhìnbàchủquánkhôngnói.-Ôngnhìngìthế?-bàchủquánhỏi.-Dễthườngtôiđãnóikhácsao?

Ôngtaluônluônnhưthế,ngàithưkýạ,luônluônnhưthế.Ôngtaxuyêntạcđiềungườitathôngbáochomìnhrồisauđónóirằngngườitađãthôngbáokhôngđúng.TừđầuđếnhômnaytôivẫnluônbảoôngtarằngôngtakhôngcóhyvọngđượcKlammtiếpđón.Mà,nếuôngtakhôngcóhyvọnggìcảthìbiên bản này cũngkhônggiúp gì được.Cóphải điều đó rõ hơnban ngàykhông?Tôinóitiếprằng,biênbảnnàycóthểtạoramốiquanhệhànhchínhthựctếduynhấtvớiKlamm,điềunàycũngtươngđốirõvàkhôngthểphủnhận.Nhưngnếuôngtakhôngtintôi,vàtôikhôngbiếtđượclàtạisaocàngngàyôngtacànghyvọngrằngcóthểđếnvớiKlamm,nêutrongmộtchừngmựcnàođóchúngtadựatheoýnghĩcủaôngta,thìkhôngcógìkháccóthểgiúp ông ta ngoàimối quan hệ hành chính thực tế duy nhất có được vớiKlamm là biên bản này.Đây là tất cả điều tôi đã nói, nếu ai nói khác thìngườiđóxuyêntạclờitôimộtcáchcốý.

-Nếunhưvậy,thưabàchủquán,-K.nói,-thìtôixinlỗivìđãhiểulầm.Bâygiờmớirõlàtôiđãhiểusailờibà,dẫusaotôivẫncóhyvọngvôcùngmongmanh.

-Hiểnnhiên,-bàchủquánnói.-Tôicũngchỉcóýkiếnđó,nhưnglầnnàyôngđãgiảithíchsailờitôinóitheohướngngượclại.Theoýkiếntôi,cóhyvọngnhưthếđốivớiông,nhưngtrongmọitrườnghợpchỉdựatrênbiênbảnnàythôi.Nhưngsựviệckhôngchỉbằngcáchôngdồnngàithưkýbằngcâuhỏi. ''NếutôitrảlờiôngthìtôicóthểđếnđượcvớiKlammchứ?"Nếumộtđứa trẻhỏi câuđó thì cùng lắmngười tachỉ cườinó,nhưngnếumộtngườilớnmàcũnghỏinhưvậythìxúcphạmđếnnhàchứctrách.Vớicâutrảlờitinhtếngàithưkýđãcóýtốtgiấuđiđiềuđó.Niềmhyvọngmàtôinghĩđếnchínhlàởchỗthôngquabiênbảnmàôngcóđượcmốiquanhệnàođó,cólẽlàmốiquanhệvớiKlamm.Điềuđóchưađủđểhyvọnghaysao?Tôiđặtchoôngmộtcâuhỏi:ônglấygìđểxứngđángvớicáimàniềmhyvọngmangđến,ôngdựavàocáigìmớiđượcchứ?Thậtralàkhôngthểnóicụthểhơnvềniềmhyvọngnày,nhất làngài thưkývới tưcáchcôngchứccũngkhôngbaogiờcóthểámchỉđến,dùchỉlàthoángqua.Đốivớingàithưký,nhưôngấyđãnói,chỉlàchuyệnghibiênbảnchiềunaychonócóquycủmàthôi:ngàithưkýsẽkhôngnóinữađâuchodùôngdựavàolờitôimàlậptức

bắtđầugạnhỏiôngấy.-Ngàithưký,-K.hỏi,-nghĩalàKlammsẽđọcbiênbảnnàychứ?-Không,-Momustrảlời.-Ôngấyđọclàmgì?Klammkhôngthểđọctất

cảcácbiênbản,thậmchímộttờbiênbảnôngấycũngkhôngđọc.Phầnlớnôngấybảo:"Cácanhhãyđểtôiyênvớicácbiênbảncủacácanh

-Ôngđạcđiền,-bàchủquánnóivẻtráchcứ,-ônglàmtôiđauđầuvớinhữngcâuhỏinhưthế.ChẳnglẽlàcầnthiếthoặcnóichungcógìhấpdẫnđểKlammphải đọc biên bản này và biết tỉmỉ những chuyệnkhôngđâu củacuộcđờiông?TốtnhấtônghãynhẫnnhụcyêucầungườitadấuKlammtờbiênbản,dùyêucầuđócũngvôlýnhưyêucầutrước,vìaicóthểdấuđượcKlammđiềugì?...Nhưngviệclàmnàychíítthìcũnglàmchoôngdễcócảmtìnhhơn.Chẳng lẽcáiđócầnđểchocáimàônggọi làniềmhyvọngcủaông?ChẳngphảichínhôngđãnóilàônghàilòngvớiviệcđượcnóichuyệntrướcmặtKlamm,khôngcầnbiếtKlammcónhìnhaychúýđếnôngđósao?Cóphảivới tờbiênbảnnày ít nhất ông cùngđạtđượcbấynhiêu chuyện,hoặccóthểcònnhiềuhơnthế?

-Nhiềuhơnư?-K.hỏi.-Bằngcáchnào?-Ítralàôngđừngđòingườitađútngayvàomiệngmìnhtấtcảmọithứ

bánhkẹonhưmộtđứatrẻ!-bàchủquánkêuto.-Aicóthểtrảlờinhữngcâuhỏinhư thế?Ôngđãnghe rằngbiênbảnsẽnằm trong tủ tài liệu thôncủaKlamm,vàkhôngthểnóigìvềnónữa.Nhưngôngcóhiểubiếtđượctoànbộýnghĩacủatờbiênbảncủangàithưkývàtủtàiliệuthônchứ?Ôngcóbiếtrằngnếungàithưkýtruyhỏiôngthìviệcđócóýnghĩagìkhông?Cóthể,thậmchíbảnthânngàithưkýcũngkhôngbiếtđược.Ôngấyngồiđâybìnhthảnlàmcôngviệccủamìnhvìsựquycủnhưôngấyđãnói.Nhưngôngnênbiếtrằng,Klammđãbổnhiệmôngấy,ôngấylàmviệcthaymặtKlamm,vàcáimàôngấylàmđềuđãđượcKlammchuẩnytrước,mặcdùcóthểkhôngbaogiờnhữngviệcđóđếntayKlamm.NgàithưkýlàmsaocóthểđượcsựchuẩnycủaKlammnếutinhthầncủaKlammkhôngngựtrị?Đừngcholàtôinóinhưthếđểlấylòngngàithưkýmộtcáchlộliễu,việcđóđơngiảnlàngàithưkýkhôngthathứnhưngmàtôiđâucónóivềcánhânngàithưký,tôinóilànhữnglúcngàicóđượcsựchuẩnycủaKlamm,nhưlúcnàyđây,thìngàikhôngkhácgìmộtthứcụtrongtaycủaKlammvàvôphúcchoaikhônglàmtheongài.

K.khôngsợsựđeđọacủabàchủquán,chàngchánngấynhữngniềmhyvọngmàbàtađịnhlàmchochàngmắcbẫy.Klammởxa.Cómộtlầnbàchủ

quánvíKlammnhưconchimđạibàng,lúcđóK.cảmthấychuyệnđónựccười,nhưngbâygiờthìkhông.Chàngnghĩđếnmộtnơixa,nghĩđếnmộtcáitổkhông thểđếngầnđượcvà sựcâm lặngcủanómàcó lẽchỉmộtmìnhtiếngkêucủađạibàngmớiphátanđược, tiếngkêuđóK.chưatừngnghe.Chàng nghĩ đến cái nhìn ngạo mạn và không nắm bắt được của nó, đếnnhữngvòngtrònvôhìnhởtrêncaođượcvẽtheonhữngđạoluậtkhôngthểhiểunổi:ThảynhữngđiềunàyđềucùngthểhiệnđặcđiểmcủaKlammvàđạibàng.Nhưngchắcchắntờbiênbảnkhôngcógìliênquanđếnnhữngviệcđó,Momus giờ đây đang bẻ chiếc bánh hình cái vòng có rắcmuối để ăncùngvớibia,làmmuốivàhạtthìlàphủđầylêncáctờgiấy.

-Chúcngủngon,-K.nói.-Tôikinhtởmtấtcảcáccuộcthẩmvấn.Nóixongchàngthậtsựbướcvềphíacánhcửa.-Thếlàôngtavẫncứđiđấy,-Momusnóivớibàchủquánvẻlolắng.-Ôngtakhôngdámlàm,-bàtanói,K.khôngcònnghegìnữa,chàngđã

ởngoàihànhlang.Trời lạnh,gió thổimạnh.Anhchủquánbước ra từ cửađốidiện, hình

nhưanhtađãquansáthànhlangquamộtcáilỗtừđó.Anhtaphảitúmchặtchiếcáobànhtôtrênngườivìngoàihànhlangnàygióquấtmạnh.

-Ôngđiđấyà,ôngđạcđiền?-anhtahỏi.-Anhngạcnhiênsao?-K.hỏi.-chủquánnói.-Chẳnglẽngườitakhôngthẩmvấnôngà?-Không,-K.nói.-Tôikhôngthểđểchohọthẩmvấn.-Tạisaolạikhông?-chủquánhỏi.-Tạisaotôilạiphảiđểchohọthẩmvấn,tạisaotôiphảilàmtheomộttrò

đùahaythóiđỏngđảnhcủamộtcôngchức?Lúckháccólẽtôiđãlàmtheocũngđểđùahoặcvìđỏngđảnhđấy,nhưnghômnaythìkhông.

-Tấtnhiên, tấtnhiên, -chủquánnói,mộtsự tán thànhvìxãgiaochứkhônghẳnlàtintưởng.Bâygiờtôiphảichobọnđầytớvàoquầyuốngđây,-anhtanói.-Đãđếngiờrồi,lúcnãytôiđãkhôngmuốnquấyrầycuộcthẩmvấn.

-Anhchocuộcthẩmvấnquantrọngthếà?-Ồvâng,-chủquántrảlời.-Nghĩalàlẽratôikhôngcầntừchối?-K.nói.

-Khôngcần, -chủquánnói, -khôngcần thiếtphải từchốicuộc thẩmvấn.-VìthấyK.imlặngnênanhtanóithêmhoặclàđểanủichàng,hoặclàđểthoátkhỏichàngthậtnhanh;-Tốt,tốt,nhưngtuythếtrờikhôngđổngaytrậnmưađálưuhuỳnhvìchuyệnđóđâu.

-Không,-K.nói,-trờikhôngđổtrậnmưađálưuhuỳnhđâu.Rồihọcười,chiataynhau.

CHƯƠNG XK.bướcrangoàigióđanghoangdạithổi,vàtừchỗcầuthanglênchàng

nhìnvàobóngtối.Thờitiếtrấtxấu.Khônghiểusaochànglạinhớtớiviệcbàchủquánđãcốgắngthuyếtphụcchànglàmbiênbảnrasao,vàchàngđãtừchốinhưthếnào.Tấtnhiênđókhôngphảilànỗlựcrõràng,ngayliềnđóbàtalạiđãngấmngầmxúichàngtừchốiviệclàmbiênbản.Rốtcuộckhôngthểbiếtđượclàchàngđãtừchốihaynghetheobàta.Bảnchấtcủabàtalàquỷquyệtvàbà tahànhđộngcóvẻvônghĩavàmùquángnhưngọngió, theomộtsựchỉđạocủaaiđó,từxamàkhôngbaogiờchúngtacóthểbiếtđược.

Mớiđiđượcvàibướctrênđườngquốclộ,chàngthấyhaingườicầmđènđi lảo đảo: tín hiệu của cuộc sống vui tươi. Chàng đi vội về phía họ, vànhữngngườiđócũngngấtngưởngvềphíachàng.Chínhchàngcũngkhôngbiếtlàtạisaomìnhlạicảmthấythấtvọngđếnthếkhinhậnranhữngkẻgiúpviệc.Nhữngngườiđóđếnvớichàng,chắclàFridabảohọ;nhữngchiếcđènđãgiải thoátchàngrakhỏibóngđêmgàorít,ầmĩcũng làđèncủachàng.Vậymàchàngvẫncảm thấy thấtvọng,chàng tưởnghọ lànhữngngười lạchứ đâu nghĩ là những người quen cũ màmình đã chán đến tận cổ này.Nhưng không chỉ những người giúp việc đến từ trong bóng tối, giữa họ,Barnabásbướcra.

-Barnabás!-K.kêulênvàchìataychogã.-Anhđếngặptôià?Cuộcgặpgỡbấtngờ,độtngộtđãlàmchàngquênđimốithùmàmớigần

đâynhấtBarnabásđãgâynênchochàng.-Tôiđếngặpông,-Barnabásvẫnthânmậtnhưhômnào.-Tôimangthư

củaKlammđến.-ThưcủaKlamm!-K.ngẩngphắtđầu,nóivànhanhnhẹnlấyláthưtừ

tayBarnabás.-Cácanhsoiđènvàođây!-Chàngbảonhữngngườigiúpviệcđang từbênphảivàbên tráichen lên tớichỗchàng,họnângđèn lên,K.pnhỏtờgiấycỡlớnđểgiókhônggiậtđi,sauđóchàngbắtđầuđọc.

"Gửingàiđạcđiềnởquán"Bêncầu".Tôighinhậnnhữngcôngviệcđạcđiềnchođếnlúcnàyngàiđãhoànthành.Côngviệccủanhữngngườigiúpviệc cũngđángkhenngợi, ngài đãbiết làmchohọ làmviệcmột cách tốtđẹp.Mongrằngnhiệttìnhcủangàikhônggiảmsúttrongthờigiantới!Hãyđưa công việc này đến cùng, sự ngưng trệ sẽ làm tôi không hài lòng, vềnhững việc khác ngài hãy yên tâm, vấn đề tiền công sẽ được giải quyếtnhanhchóng.Tôivẫnđểýtớingài".

K.ngẩnglênnhìnsaukhiđọcthư,nhữngngườigiúpviệcđọcchậmhơn,sungsướngtrướctinvui,họreotolênbalầntiếnghoanhô,đungđưanhữngchiếcđènhọatheo.

-Cácanhhãyyên lặng, -chàngnóivớihọ; rồisauđóvớiBarnabás: -Đâylàmộtsựhiểunhầm.

Barnabáskhônghiểu.-Đâylàsựhiểunhầm,-K.nhắclại,vànỗimệtmỏibanchiềulạixâm

chiếmngườichàng,conđườngdẫnđếntrườnghọctrởnêndàivôtận,phíasauBarnabáshiệnlêntoànbộgiađìnhgã,cònnhữngngườigiúpviệcthìvẫnluônluônchenlấncạnhchànglàmchochàngphảidùngcùitayhấthọraxa.LàmsaomàFridabảohọđếnvớichàng,mộtkhichàngđãralệnhchohọởlại với cô ấy.Mộtmìnhchàngcũngcó thể tìmvềđếnnhà cơmà;đimộtmìnhcòndễhơnlàđivớicáihộinày.Thêmvàođó,mộtngườitrongbọnhọlạicònquấnchiếckhănquanhcổ,đoạncuốicủachiếckhănbayphấtphớitronggió,mấylầnđãquấtvàomặtK.,chodùngườigiúpviệcthứhaidùngnhữngngóntaydàinhọnluônngọnguậylậptứckéonórakhỏimặtchàngthìcũngkhônggiúpíchgìnhiều.Màrõrànglàhọthíchthúcáitròchơinày,cũngnhưsựnáođộngcủagióvàđêmtốiđãlàmchohọphấnchấnlên.

-Cút!-K.kêulên.-Nếucácanhđếnđóntôitạisaocácanhkhôngmanggậycủatôitheo?Bâygiờlấygìđểtôiđuổicácanhvềnhà?

Nghe thế những người giúp việc trốn ra phía sauBarnabás, nhưng họcũngkhôngsợđếnmứckhôngdámđểnhữngchiếcđèncủahọtừhaiphíalênvaingườibảohộ.TuynhiênBarnabásngaylậptứcđãhấtchúngxuống.

- Barnabás, - K. nói, vì chàng cảm thấy nặng nề trước việc Barnabáskhônghiểumình,rằngnhữnglúcbìnhyênthìáochẽncủaanhtalấplánh,nhữnglúccóchuyệnnghiêmchỉnhthìchàngkhôngthểtìmđượcsựgiúpđỡởanhtamàchỉthấymộtsựchốngđốiimlặng,khôngthểcùngchiếndấuvớiconngườinàyđược,bởivìbảnthânanhtacũngkhôngđượcbảovệ,chỉcónụ cười của anh ta là tỏa sáng, nhưng nụ cười cũng không giúp được gìgiốngnhưnhữngngôisaoởtrêntrờitrướccơnbãodữtợndướimặtđất.

-Anhxem,ngàichánhvănphòngđãviếtgìchotôi,-K.nóivàchìaláthưtrướcmặtanhta.-Ngườitađãthôngbáochongàikhôngđúng.Tôichưahoànthànhcôngviệcđạcđiềnnàocả,cònnhữngngườigiúpviệclàmđượctíchsựgìthìchínhanhcũngthấyđấy.Vìcôngviệcchưalàm;nênkhôngthểcósựngưngtrệ,nghĩalàcảsựkhônghài lòngcủangài tôicũngcònchưalàmđượcthìlàmsaotôicóđượcsựthừanhậncủangài!Vàtôicũngkhông

thểnàoyêntâmđược.-Rồiđâytôisẽbáocáo,-Barnabásnói;suốtthờigianđóanhtanhìnlá

thưmàkhôngthểđọcđượcvìK.đãđểláthưquágầnmặtanhta.-Ồ,anhlúcnàocũnghứalàsẽbáocáo,-K.nói,-nhưngchẳnglẽtôicó

thểtinđượcanhà?Tôirấtcầnmộtliênlạcviêncólờinóiđángtincậy,bâygiờlạicàngcầnhơnbaogiờhết.-Chàngcắnmôivìsốtruột.

-Thưaông,-Barnabásnói,đầuhơinghiêngsangbên,vàvớicửchỉđókhiếnchoK.phảitinmình:-Hoàntoànchắcchắnlàtôisẽbáocáo,tôicũngsẽbáocáoviệcmàgầnđâynhấtôngđãgiaochotôi.

-Làmsao cơ? -K.kêu lên. -Thế anhvẫn chưagiải quyếtviệcđó à?HômđóanhkhôngđếnLâuđàià?

-Không,-Barnabásnói.-Ôngđãthấyđấy,bốtôilàmộtngườigiàcả,đanglúccónhiềuviệcnêntôiđãphảigiúpđỡôngcụ,nhưngbâygiờthìtôisẽđingaylênLâuđài.

-Anhlàmgì,ngườiđâumàquáđáng!-K.kêulênvàvỗtaylêntrốn.-ThếkhôngphảinhữngviệccủaKlammlàquantrọnghaysao?Anhlàliênlạc,vậymàanhđãđảmđươngtrọngtráchđómộtcáchtồitệnhưthếsao?Aiquantâmđếncôngviệccủabốanh?Klammđangchờtintức,cònanhlẽraphảivắtchânlêncổmàchạythìlạilấyviệcchuyểnphânrakhỏichuồnglàquantrọngnhất!

-Bốtôilàthợgiày,-Barnabásnóikhôngchútbốirối.-ÔngcụđãnhậnhàngcủaBrunswick,vàtôilàngườiphụviệc.

-Thợgiày!Đặthàng!Brunswick!-K.kêulênmộtcáchxótxanhưthểdứtkhoátvôhiệuhóanhữngtừđó.-Ởđâyaicầnđếngiàyđitrênnhữngconđườngmuôn thuở hẻo lánh này kia chứ?Và tôi liên quan gì đến toàn bộchuyệnđónggiàydépnày?KhôngphảitôinhờanhnhắntinđểrồianhquênkhuấyđimàvágiầymàlàđểanhchuyểnngaychoNgài.

LúcnàyK.đãhơibìnhtĩnhlạivìchàngnhớrằngcóthểtrongthờigianđóKlammkhôngởLâuđàimàcómặtởquán"ôngChủ".NhưngBarnabáslạilàmK.bựcmìnhkhianhtabắtđầuđọclạithuộclòngđiềunhắngửiđầutiêncủachàngđểchứngtỏrằnganhtanhớrõrasao.

-Đủrồi,-K.nói.-Tôikhôngmuốnnghemộtlờinàonữa.-Ôngđừnggtôi,thưaông,-Barnabásnóivàdườngnhưđịnhtrừngphạt

K.mộtcáchvôtình,anhtakhôngnhìnchàngmànhìnxuốngđất,thậtraanhtachỉhoảnglênvìtiếngquátcủaK.

-Tôikhônggiậnanh,-K.nóivàsựbựcbộicủachànggiờđâyquayrachốnglạichàng.-Tôikhônggiậnanh,nhưngthậtnguychotôivìtôichỉcóngườiliênlạcnhưthếnàytrongnhữngcôngviệcquantrọng.

-Ôngxem,-Barnabásnói,vàcólẽvìbảovệdanhdựcủangườiliênlạcnênanhtađãnóinhiềuhơnmứcchophép.-Klammkhôngchờđợitintức,thậmchíngàicáuthẳngthừngnếuphảinhìnthấytôi."Lạinhữngtinmới!",cómộtlầnngàiđãnóivậy,vàphầnlớnlàngàiđứngdậyđisangphòngbênkhivừathoángtrôngthấytôi,khôngthèmtiếp.Màthựcracũngkhôngcóquyđịnhlàtôiphải trìnhbáongaytấtcảmọiđiềunhắngửi,nếucóthì tấtnhiêntôiđãđingay,nhưngkhôngcógìhết,khôngcóquyđịnhnàonhưthếcả, và như vậy thì người ta cũng chẳng lưu ý nếu tôi không bao giờ xuấthiện.Nếutôichuyểnlờinhắngửithìcũngchỉvìlòngtốtcủamìnhthôi.

- Được rồi, - K. nói, chàng chăm chú nhìn Barnabás, không để ý tớinhững người giúp việc đang thay nhau rướn người lên từ từ sau lưngBarnabásnhưtừmộtthiếtbịnânglênhạxuống,sauđóđộtnhiênhọlạiđổnhàoxuốngvớitiếnghuýtsáobắtchướctiếnggióthổi,tuồngnhưsợK..Họgiảitrínhưvậyhồilâu.

-ỞchỗKlammnhưthếnàothìtôikhôngbiết,tôicũngnghingờlàanhbiếttấtcảmộtcáchchínhxácởchỗngài,mànếuanhcóbiếttấtcảmộtcáchchính xác thì chúng ta cũng không thể thay đổi được cái gì. Nhưng việcchuyển lờinhắncủa tôi thìanh làmđược,và tôiyêucầuanh làmviệcđó.Chỉmộtlờinhắnngắngọnthôi.Anhđưađếnngayngàymaivàngayngàymaianhcóthểnóicâutrảlờihoặcchíít thìanhcũngcóthểthôngbáovềviệcngườitađãđóntiếpnhưthếnào?Anhcólàmđược,vàmuốnlàmviệcnàykhông?Vđốivớitôi.Vàcólẽtôisẽcócáchđểtrảơnanhxứngđáng;haylàngaybâygiờanhcũngcómongmuốngìchăng?

-Chắcchắntôisẽthựchiệnsựủynhiệm,-Barnabásnói.-Vàanhsẽhoànthànhmộtcáchtốtđẹptheokhảnăng:anhchuyểncho

Klammlờinhắngửi,vàxinôngtacâutrảlời.Anhlàmviệcnàyngayngàymai,sángngàymaichứ?

-Tôi làmcáigì tôi làmđược, -Barnabásnói. -Tôivẫn luôn luôn làmviệcđó.

-Chúngtađừngtranhluậnnữavềđiềuđó,-Knói.-Lờinhắncủatôinhưsau:ôngđạcđiềnđềnghịngàichánhvănphòngchophépôngtađượctrìnhbàytrựctiếpnhữngđiềumuốnnói,ôngtachấpthuậntrướcmọiđiềukiệnkèmtheosựchophépđó.Ôngtabuộcphảilàmnhưvậyvìnhữngnhân

vậttrunggian,chođếnlúcnày,đãhoàntoànkhôngcótácdụng,vàđiềuđóđãdẫnđếnviệcchođếnlúcnàyôngtachưalàmđượcmộtchútcôngviệcđạcđiềnnào.Theothôngbáocủangàitrưởngthônthìôngđạcđiềnsẽkhôngbaogiờcóthểlàmviệcđược,chínhvìvậymàôngtađọcláthưgầnđâynhấtcủangàichánhvănphòngvớimộtsựxấuhổtuyệtvọngmàchỉcóviệcthưachuyệntrướcmặtngàichánhvănphòngmớigiúpđượcôngta.Ôngđạcđiềnrấtbiết rằngyêucầucủaông taquá lớn,nhưngông ta sẽ cốgắngđể làmphiềnngàichánhvănphòngítnhất,ôngtabuộcmìnhphảihạnchếthờigian,vànếuthấycầnthiết,bằnglòngchấpnhậnviệcxácđịnhtrướcsốlờisẽdùngkhithưachuyện,vàtinrằngôngtachỉcầnmườilờicũngđủsungsướngrồi.Xinchờquyếtđịnhvớilòngkínhtrọngvàsựhồihộpcăngthẳng.

K.nóimộtcáchsaysưanhưthểđangđứngtrướccửaphòngKlammvànóivớingườigáccổngvậy.

- Dài hơn là tôi nghĩ nhiều, - sau đó chàng nói, - tuy vậy, anh phảichuyểnchongàibằnglờinói,tôikhôngmuốnviếtư,vìthưthìchỉlọtvàocáctậphồsơbấttậnmàthôi.

Thếrồichàngviếtnguệchngoạcnhữngđiềuvừanóilênmộtmẩugiấykêtrênlưngmộtngườigiúpviệc,trongkhingườikiasoiđènchochàng.Vàgiờđâychàngviết theo lờiđọccủaBarnabás,bởivìanh tađãnhớvànóitừnglờinhưmộtcậuhọctrò,khôngđểýtớinhữnglờihuyênthuyêngiảdốicủanhữngngườigiúpviệc.

-Anhcótrínhớcựckỳđấy,-K.nóivàđưachoanhtatờgiấy,-tôichỉyêucầuanhhãytỏracựckỳtrongnhữngviệckhácnữa.Bâygiờchúngtahãynghenhữngmongmuốncủaanh.Anhcómuốngìkhông?Nóithật,nếuanhcómongmuốngìthìtôimớicóphầnyêntâmvềsốphậnđiềutôinhắngửi.

Barnabásđầutiênimlặng,sauđónói:-Chịvàemgáitôicólờichàoông.-Chịvàemgáianhà?-K,nói.-Phảirồi,đólànhữngcôgáikhỏemạnh,

tolớn.-Cảhaiđềugửilờichào,nhấtlàAmália,-Barnabásnói,-hômnaycô

ấymangvềchotôiláthưtừLâuđàigửianh.CâucuốicùngnàyđãthuhútK.hơntấtcả.-ThếcôấycóthểchuyểnlờinhắngửicủatôivàoLâuđàiđượckhông?-

K.hỏi.-Hoặcanhvớicôấycóthểcùngđivàcảhaithửxemcómaymắn

haykhông?- Amália không được phép vào các văn phòng, - Barnabás nói, - nếu

khôngthìcôấyrấtsẵnsànglàmviệcđó.-Có lẽ ngàymai tôi đến chỗ các anh, -K. nói. -Nhưng anh hãy đến

trướcvớicâutrảlờichotôi.Tôiđợianhtrongtrườnghọc.Anhchuyểnlờichocủatôiđếncácchịanh.

BarnabástỏrarấtmừngvìlờihứacủaK.khihọchiatay,anhtakhôngchỉbắtchặttayK.màcònkhẽvuốtvevaichàngnữa.K.nhậncửchỉđónhưthể tất cả lại đâu vào đấy, giống như khiBarnabás lần đầu tiên bước vàoquầy uống, nổi bật lên giữa những người nông dân, chàngmỉm cười nhưnhậnmộtphầnthưởng.Tínhkhíchàngdịuđi,dọcđườngvềnhàchàngđểmặcchonhữngngườigiúpviệcmuốnlàmgìthìlàm.

CHƯƠNG XIK.vềđếnnhàngườihoàntoànlạnhcóng,trờitốiom,cácngọnnếnđã

cháyhết;vớisựdẫnđườngcủanhữngngườigiúpviệc,họđãquenởđây,chàngmòmẫmbướcvàomộtphònghọc.

-Hànhđộngđángkhenngợiđầutiêncủacácanh,-Knói,khinhớlạiláthưcủaKlamm.Frida,nửathứcnửangủ,quátvềphíahọtừmộtgócphòng:

-CácanhhãyđểK.ngủ!Đừngquấyrầyanhấy!Mặcdùđãkhôngchờđượcchàngvìbuồnngủ,nhưngnhữngýnghĩcủa

côchỉdànhchoK..Giờđâyhọđãthắpđượcđèn,nhưngkhôngthểvặnbấcđènlênchođủ,họcònrấtítdầu.Cònthiếunhiềuthứtrongcôngviệcnộitrợmới.Họcũngđốtlòsưởi,nhưngcáilòsưởilọtthỏmtrongphònghọclớnvàđồng thời được dùng làm phòng thể dục; các dụng cụ thể dục đứng baoquanhphòng,đượctreolêntrầnnhànữa.HọnóivớiK.làphòngđãấmlênrồinhưngsauđórấttiếcnólạilạnh.Trongmộtnhàkhocóchứakhánhiềucủinhưngngườitađãkhóatráigiannhàkhođó,thầygiáogiữchìakhóaanhtakhôngchophépđốtlửabằngcủiđó,chỉtronggiờdạythìmớiđượcđốt.Thảy những điều ấy còn có thể nếu họ cómột cái giường để ngả người.Nhưnghọkhôngcóchỗnằmnàokhácngoàicáiđệmrơmđãđượcbọcngoàibằngnhữngchiếckhănquàngđẹp,bằnglencủaFrida,khôngcóchănnhồilôngchim,chỉcóhaicáichănthô,cứng,ítgiữđượcấm.Nhữngngườigiúpviệcnhìncáiđệmrơmthảmhạinàyvẻthèmmuốnnhưngtấtnhiênhọkhônghyvọnglàcóthểđượcnằmlênđó.FridalongạiliếcnhìnK.,ởtrongquán"Bêncầu"côđãchứngminh làmìnhbiếtsắpxếpmộtcáiphòngkhéo léonhưthếnào,chodùcáiphòngkhôngragìđinữa,cònởđâythì thiếumọithứ,nóvẫnnhưcũ,côđãkhônglàmđượcgìnhiềuhơn.

-Chúngtacómột thử trang tríphòngduynhất làcácdụngcụ thểdụcnày.-Cônóivớinụcườimệtmỏi,đẫmnướcmắt.Cònchỗnằmvàlòsưởithìcôquảquyếthứangàyhômsausẽlo,côyêucầuK.hãykiênnhẫn.Côkhôngcómộtlờinào,mộtcửchỉnào,haymộtbiểuhiệnnàotrênnétmătcóthểnhậnrarằngtrongtráitimcôcónỗicayđắngvìK.,dùchỉlàtíchút,mặcdùchínhK.phải thầmthừanhậnrằngchàngđãđưacôrakhỏiquán"Ôngchủ"vàquán "Bêncầu".Chàngcốgắngchấpnhận tất cả, vàviệcđó thậtmay là cũngkhôngmấykhókhănđốivới chàng,bởivìýnghĩ củachàngđangbámtheoBarnabás,thầmnhắclạitừnglờiđiềumìnhnhắngửi,nhưngkhôngphảitheocáchcủaBarnabásmànhưlànóitrướcmộtKlamm,theosựtưởng tượng của chàng. Trong khi đóK. thật sựmừng vì cốc cà phêmà

Fridađãnấuchochàngtrênbếpđunbằngcồn,vàtựavàolòsưởiđãnguộilạnhchàngchúýnhữngđộngtác lanhlợi, thuầnthụccủaFridakhicôtrảitấmvảitrắngkhôngthểthiếuđượclênbụcgiảng,rồiđặttáchcàphêcóinhoalênđó,đểcạnhđấybánhmỳvàmỡsúc,thậmchícảmộthộpcáxác-đinnữa.Giờđâytấtcảđãchuẩnbịxong,côcũngchưaănvìđợiK.Cóhaicáighế,K.vàFridangồitrênđó,cạnhchiếcbàn,cònnhữngngườigiúpviệcthìngồitrêncáibệ;bênchânhọ,nhưngkhôngmộtphútgiâynhữngngườigiúpviệcchịuyên, trongkhiănchúngcũngquấyrầyhaingười.Mặcdùnhữngngườigiúpviệcđãđượcănuốngthoảimáitấtcả,vàchưaănhếtphầncủamình,từxachúngvẫnbậtdậyliêntụcngóxemcòncógìtrênbàn,cóthểxinthêmđượcmiếnggìchăng.K.khôngđểýnhiềuđếnchúng,chỉcótiếngcườicủaFridalàmchàngchúýđếnchúng.ChàngâuyếmđểtaymìnhlênbàntaycủaFridaởtrênbàn,nhẹnhànghỏicôtạisaolạiquantâmđếnnhữngngườigiúpviệcvàchịuđựngsựvôlễcủachúngmộtcáchthânmậtnhưthế?Cứnhưvậyhọkhôngthoátkhỏinhữngngườigiúpviệc,nếuđốixửcứngrắnvớinhững người giúp việc đúng như sự cư xử của họ xứng đáng phải có thìkhôngchóngthìchàyhọphảikiềmchếchúng,làmchotìnhhìnhcủachúngkhó khăn đếnmức rốt cuộc chúng phải trốn đi. Nói chung, sống ở trọngtrườnghọcnàyxemrakhôngphảilàchuyệnthoảimáigì.Nhưngmàcũngkhônglâunữa,cóthểnóirằnghọsẽkhôngnhậnthấymìnhđangchịuđựngbaonhiêusựthiếuthốn,nếuhọtốngcổđượcbọngiúpviệc,sốngvớinhautrongmộtngôinhàyêntĩnh-Fridacólẽkhôngthấyrằngbọngiúpviệcngàycànghỗnláohơn,cứnhưthểsựcómặtcủaFridađãkhuyếnkhíchchúng,vàchúnghyvọngtrướcmặtcôK.sẽkhônggòbóchúngnhưchàngvẫnlàm.Màcólẽcũngcócáchhếtsứcđơngiảnđểhọđuổichúngrakhỏicửakhôngcầndàidòngvăntự.CólẽFridacũngbiếtcầnphảilàmgì,bởivìcôhiểurấtrõcácmốiquanhệởđây.Cóthểchínhbảnthânbọngiúpviệccũngmừngnếuhọbỏmặcchúng,vìởđâyđờichúngcũngkhôngphảilàhoàntoànmỹmãn,giờđâytròlườibiếngcủachúngđãkếtthúc,ítrathìcũngphầnnào,bởivìchúngphảibắt tayvàocôngviệc.Saunhữngngàyhồihộpgầnđâynhất Frida cần phải nghỉ ngơi, cô sẽ buộcK. phải tìm lối thoát khỏi tìnhtrạngkhókhăncủahaingười.Nhưngnếubọngiúpviệcđikhỏi thì chàngnhẹnhòmđếnnỗibêncạnhmọisựbậnrộnkhác,chàngvẫndễdànghoànthànhcôngviệccủanhàtrường.

Fridalắngnghemộtcáchchămchú,côchậmrãivevuốtcánhtaychàng,vànóiràngýkiếncủacôcũngnhưthế.NhưngcólẽK.quábậntâmđếnsựvôlễcủabọngiúpviệccòntrẻmăng,vui tínhvàhơingờnghệchnày, lầnđầutiênphụcvụngườilạ,chúnghơihồihộpvàngạcnhiêntrướctấtcảmọi

chuyện, bởi vì chúng thoát khỏi kỷ luật nghiêm khắc ở Lâu đài, cho nênchúnglàmnhữngđiềungungốckhiếnchúngtabựctức,nhưngthôngminhnhất làchúngtachỉcười,phớt lờđi.Chẳnghạn thỉnh thoảngcôđãkhôngthểnhịncườiđược.MặcdùnhưthếthìcôhoàntoànđồngývớiK.rằngquảthậttốtnhấtlàchochúngđiđi,đểhaingườiởlạivớinhau.CôxíchlạigầnK.hơn,ápmặtlênvaichàngnóilúngbúnglàmK.phảicúixuống,rằngthậtđángtiếclàcôkhôngbiếtlàmthếnàođểđuổibọngiúpviệc,vàcôsợrằngnhữnggìmàK.đềracũngsẽthấtbại.TheocôbiếtthìchínhK.đãchogọichúng,bâygiờchàngđãcóchúngrồithìcũngphảigiữchúnglại.Tốtnhấtlàđốivớichúngmộtcáchtrịchthượngnhưđốivớinhữngkẻngớngẩn,bởivìlàmnhưvậythìngaycảnhữngngườiđócũngvẫncóthểchấpnhậnđược.

Câu trả lời không làmK. thỏamãn; chàng nhận xét nửa đừa nửa thậtrằng dường như Frida cùng cánh với chúng, hoặc chí ít thì cũng quá baodungđốivớichúng.Tấtnhiênchúnglànhữngkẻđiểntrai,nhưngchỉcầncónghịlựcthìkhôngcóailàkhôngđuổiđiđược,chàngsẽchứngmìnhđiềuđóquabọngiúpviệc

Frida trả lờirằngcôsẽrấtbiếtơnnếuchànglàmđượcviệcđó, từbâygiờ trởđi cô sẽkhôngcười chúng,khôngnóimột lời thừanàovới chúngnữa.Màquảlà thậtkhôngcócáigìđángcườiởchúngcả,quảthậtkhôngphảilàchuyệnnhỏnhặtkhibịhaingườiđànôngthườngxuyêntheodõi,vàbâygiờcôđãhọcđượccáchnhìnchúngbằngđôimắtcủaK..Màđúnglàcôcũnghơirùngmìnhkhinhữngngườigiúpviệclạiđộtngộtngẩnglên,vừađểýxemcòncáiănnữakhông,vừađểbiếthọthìthầmcáigìlâuvậy.

K.thừadịpđóđểlàmchoFridachánbọngiúpviệc,chàngkéoFridavàogầnvàhọngồisátbênnhauănxongbữa.Đãđếngiờhọđingủ,mọingườiđềurấtmệt,đếnnỗimộttêngiúpviệcđãngủtrongkhiăn,việcđốlàmchotênkiakhoáitrávàbằngmọigiáhắnđãmuốnchủhãynhìnxemtênđangngủcóbộmặtngớngẩnlàmsao.Nhưnghắnkhônglàmsaođạtđượcđiềuđó.FridavàK.ởphíatrênvẻbấtcần.Họkhôngmuốnđingủtrongkhílạnhtăngdầnđếnmứckhôngthểchịuđược.CuốicùngK.bảophảiđốtlửalại,nếukhôngthìkhôngtàinàongủđượcởđây.Chàngtìmcáirìu,nhữngngườigiúpviệcbiết cómột chiếc, chúng lấy ra,vàbâygiờchúngđi ra chỗnhàkho. Trong chốc lát chúng đập vỡ cánh cửa yếu ớt, vẻ hào hứng như thểtrongđờichúngchưatừngthamgiamộtviệcđẹptuyệtvờinhưthế,chúngxuađuổi,chenlấnnhauđểmangcủi,chẳngmấychốccủiđãchấtđốngtrongphònghọc.Họđốt lửa,vàcảbọncùngxúmquanh lòsưởi.Bọngiúpviệcnhậnmộtchiếcchănđểchuivào,đốivớichúngmộtchiếcchăn làđủ lắmrồi,vìchúngthỏathuậnrằngmộttronghaiđứathườngxuyênthứcđểtrông

lửa.Chẳngmấychốcxungquanhlòsưởinóngđếnnỗikhôngcầnđếnchănnữa.Họtắtđèn,K.vàFridanằmxuốngvẻhạnhphúctrongấmắpvàyêntĩnh.Lúcnửađêm,thứcgiấcvìtiếngđộng,bằngcửchỉcònngáingủK.tìmFridavàchàngnhậnramộtđứagiúpviệcnằmcạnhmìnhthayFrida.Cólẽdobựcmìnhvìphảithứcgiấcđộtngột,K.cảmthấymộtnỗikinhhoànglớnnhấtmàchàngtrảiquakểtừkhicómặttronglàng.K.thétlênnhổmdậyvàgầnnhưmấttrí,chàngtốngmộtquảđấmvàotêngiúpviệcmạnhđếnnỗikẻbấthạnhòakhóctạichỗ.Nhưngmàngaylậptứcmọiviệcđềuđãrõ.Fridađãthứcgiấcvì-ítrathìcôcũngđãcảmthấynhưvậy-cóconvậtto,cólẽmộtconmèonhảylênngựccô,vàliềnđónóđãchạymất.Côdậythắpnếnvàsụcsạokhắpcănphòngtìmmèo.Mộttêngiúpviệcđãlợidụngcơhộiđóđểcóthểtậnhưởngđệmrơmmộtlát,vàvìviệcđómàgiờđâyhắnbịtrừngphạtmộtcáchchuachát.Fridakhôngtìmthấyconvậtnàocả,cólẽtấtcảchỉlàsựtưởngtượngmàthôi,côtrởlạichỗK..Trênđường,dườngnhưquênmấtcuộcnóichuyệnlúctốicủahọ,vẻanủi,côđãvuốtvetóctêngiúpviệcđangngồibógốikhócmếumáo.

K.khôngnóigìcả,chàngchỉralệnhchobọngiúpviệcthôiđừngđốtlửanữa,vìsaukhichúngđốttoànbộđốngcủi,cănphòngđãquánóng.

CHƯƠNG XIIĐếnsánghọthứcdậykhinhữngđứahọcsinhđầutiênđếntrường,chúng

đứngbaoquanhchỗnằmcủahọmộtcáchtòmò.Đâylàđiềukhóchịu,bởivìdotrongphòngquánóng,họđềuđãcởiáosơmi,vàkhihọbắtđầumặcquầnáothìcôgiáoGiza,mộtcôgáiđẹpnhưnghơicứng,dángtolớn, tócmàu vàng xuất hiện ở cánh cửa.Có thể thấy là cô giáo không bị bất ngờtrước người phục vụmới của nhà trường, và có thể cô đã được thầy giáohướngdẫnphảiđốixửvớichàngnhưthếnào,bởivìngaytrênngưỡngcửacôđãtuyênbố:

-Tôikhôngthểchấpnhậnđượcviệcnày.Đẹpnhỉ!Ôngđượcphépngủởtrongphònghọc,còntôikhôngcónghĩavụphảidạytrongphòngngủcủaông. Một người phục vụ nhà trường có gia đình mà lại ngả ngớn tronggiườngngủđếntậntrưa!Hừ!

"Vềviệcnàycóthểnóilại,nhấtlàchuyệngiađìnhvàgiườngchiếu!"-K.nghĩ, trongkhicùngFridavộivàngđẩycáixàđôivàngựagỗ, lấy tâmchănlenthôkhoanhlạimộtgócđểbọntrẻkhôngnhìnvàođược,nhưvậyítrahọcũngcóthểthayquầnáo.Bọngiúpviệcvôtíchsựthìnằmnhìnchằmchằmvàocôgiáovàbọntrẻ.Nhưngtừgiờhọkhôngyênđượcmộtphútnàonữa,ngay lập tứccôgiáođãbắtđầu lêngiọnghạchsách tạisaokhôngcónướcsạch trongchậu rửa,K.đangnghĩphảimangchậuchoFridavàchomình,nhưngkhôngmuốnlàmchocôgiáoquábựcmình,chàngđànhbỏýđịnhđó,nhưngkếtquảkhôngđượclàbao,vìliềnsauđócótiếngkêuloảngxoảng.Tiếc thay, họ đã quên dọn phần còn lại của bữa cơm tối khỏi bụcgiảng,vàbâygiờcôgiáođãhấttấtcảxuốngđấtbằngcáithướckẻcủamình.Việcdầucáxác-đinvànướccàphêthừađổra,táchcàphêbịvỡkhônglàmcôgiáobậntâm:sởdĩcóngườiphụcvụnhàtrườnglàđểngaylậptứchắnphảidọnd.FridavàK.cònchưamặchếtquầnáo,tựavàocáixàđôinhìnsốcủacảiítỏicủamìnhbịpháhoại,bọngiúpviệcthìkhôngnghĩđếnviệcphảimặcquầnáo,từdướichănngórakhiếnnhữngđứatrẻvôcùngkhoáichí.TấtnhiênđaunhấtđốivớiFridalàmấtchiếctáchcàphê,chỉkhiK.tuyênbốvẻanủirằngngaylậptứcchàngđigặptrưởngthônđểxinđềnbùvàchắcchắnlàchàngsẽđượcnhận,thìlúcđócômớitrấntĩnhlại,mặcáosơmivàchiếcváylótcôchạyraphíasauchỗnấpđểlấychiếckhăntrảibànvìcômuốnítrathìcũngphảigiữkhôngchohọlàmbẩnmất.Côđãlàmđượcviệcđó,mặcdùcôgiáovớichiếcthướckẻliêntiếpđậpxuốngbànđinhtainhứcóclàmchocôkhiếpđảm.Cácsựkiệnthậtsựđãlàmchobọngiúpviệcmêmuội,K.vàFridasaukhiđãmặcxongquầnáo,chẳngnhữngphải thúcgiụcchúng

mặcquầnáobằngralệnhvàbằngxôđẩy,màhọcònphảiđưaquầnáochochúngnữa.Khirútcuộcmọingườiđềuđãchuẩnbịxong,K.phâncôngcôngviệcnhưsau:bọngiúpviệcmangcủivào,vàđốtlửalên,nhưngtrướctiênởtrongmộtphònghọckhác,nơiđangcómốinguyđedọachính,vìthầygiáochắclàđãcóởđó.Fridaphảirửasànnhà,K.lấynướcvàdọndẹp.Tạmthờichưanghĩđếnănsáng.NhưngtrướchếtK.muốnkiểmtratâmtrạngcủacôgiáovìthếchàngquyếtđịnhmìnhlàngườiđầutiênđira,nhữngngườicònlại sẽđi theo chàngnếuđược chànggọiđến.Sởdĩ chàngquyếtđịnhnhưvậy,làvìmộtmặtchàngkhôngmuốnvìsựngungốccủabọngiúpviệclàmtìnhthếtiếptụcxấuđimặtkhácchàngthươngFrida,côlàngườitựáicònchàngnóichunglàkhôngnhưthế,Fridalàngườinhạycảm,chàngkhông;Fridachỉthấynhữngviệcnhỏnhặtngangtaitráimắtbâygiờ,cònchàngthìngượclạichỉnghĩđếnBarnabásvàtươnglai.Fridachấpthuậnmọichuyệnchàngmuốn,vàkhôngrờimắtkhỏichàng.K.bướcrasauchiếcxàđôi,côgiáo,trongkhibọntrẻcườingặtnghẽokhôngdứt,đãkêulên:

-Nào,cácngườingủđãrồichứ?Thựcrađócũngkhôngphảilàcâuhỏithậtsự,chonênK.chỉbỏngoài

taivàchàngtiếnđếnchậrửa,lúcấycôgiáohỏi:-Cácngườiđãlàmgìconmèocủatôithế?Mộtconmèogiàto,béo,nằmthõngthượttrênchiếcbàn,côgiáođang

xemxétchântrướccủanóvìcómộtthươngtíchgìtrênđó.VậylàFridađãkhôngnhầm,đúnglàcóconmèonhưngnókhôngnhảylênngườicô,-vìnókhôngcònmấysứcđểnhảynữa,-màchỉlêlếtkhắpphòngvàgiậtmìnhvấpphảingười trongcănnhàtrốngnóđãhốthoảngtrốnchạy,vàtrongsựvộivàngđốivớinólàkhácthườngnày,conmèođãbịthươngnhẹ.K.thửbìnhtĩnhgiảithíchsựviệcchocôgiáo,nhưngcôgiáochỉthấykếtcụccủanó.

-Phải,phảirồi,cácngườiđãlàmnóbịthương,cácngườibắtđầubằngviệcnày,-côgiáonói.-Ôngnhìnxem!

CôgiáogọiK.đếnchỗbụcgiảng,chỉchochàngchântrướccủaconvật,và trướckhiK.kịp tính toán,côgiáođãcàokhắpmubàn taychàngbằngnhững chiếc móng của con mèo. Những chiếc móng đã mòn, không sắc,nhưng lần này không thương tiếc cả con mèo của mình, cô giáo ấn sâunhữngcáimónglàmtứamáuởtaychàng.

-Bâygiờthìônghãyđilàmviệccủamình.-Côgiáonóivẻsốtruột,vàlạicúixuốngvớiconmèo.

Fridađangquansátsauchiếcxàđôicùngvớibọngiúpviệcđãkêulên

khinhìnthấymáu.K.chỉchobọntrẻthấytaymìnhvànói:-Cáccháucóthấyconmèođộcác,nhamhiểmđãlàmgìchúkhông?Tấtnhiênchàngnóikhôngphảivìbọntrẻ,chúngvẫngàothétvàcườiré

lên không kìm được, đúng là không cần khuyến khích hay tạo cơ hội đểchúnglàmẩmĩlên,bởivìkhôngcólờinóinàocóthểtácđộngđếnchúng.Nhưngvìcôgiáocũngchỉđáplạilờixúcphạmbằngcáiliắtthoángqua,conmèođãthuhútsựchúýcủacôgiáo,cóvẻnhưcôtađãtrúthếtsựgiậndữđầutiênbằnghìnhphạtđẫmmáu.K.gọiFridavàbọngiúpviệcra,chàngbắttayvàocôngviệc.

Saukhiđổnướcbẩnvàrửasạchcáixô,chàngquétdọnphònghọc.Mộtcậuhọcsinhkhoảngmườihaituổibướcratừchỗcóchiếcghếdài,nóchạmvàocánhtayK.vànóivớichàngđiềugìđókhôngthểhiểuđượcvìquáồnào.Bỗngdưng tiếng ồn ào imbặt.K. quay lại.Cái điềumà cả buổi sángchàngvẫnlosợđãxảyra.Thầygiáođứngởcửa,conngườibénhỏấymỗitaynắmvàocổáomộttêngiúpviệc,anhtatúmđượcchúngtrongkhilấycủi.Anhtahéttướnglên,giọngđứtquãng:

-Aidámđộtnhậpvàokhochứacủi?Thằngấyởđâuđểtôinghiềnnátnóra?

Frida lúcđóđangrửasànnhà trướcchân thầygiáo,côngồi thẳng lên,liếcnhìnK.nhưmuốnlấysức,vàvớitưthếvàánhmắtlàmnhớlạiưuthếxưakia,cônói:

-Tôiđãlàmviệcđó,thưathầygiáo.Tôiđãkhôngtìmthấygiảiphápnàokhác.Nếunhưphảisưởinóngchophònghọctừsángsớm,thìphảimởcửanhàkhochứ.Lúcnửađêmtôikhôngdámxinngàichìakhóa,chồngchưacướicủatôithìlúcđólạiđangởquán"Ôngchủ",tôikhôngthểbiếtđượclàanhấycóngủlạiởđókhông,vìvậytôiphảitựquyếtđịnhlấy.Nếutôiđãhành động không đúng lúc thì xin thầy thứ lỗi, tôi chưa có kinh nghiệm,chồngchưacướicủatôicũngvừaquởtráchtôikhianhấynhìnthấyviệcgìđãxảyra.Anhấyliềncấmchúngtôikhôngđượcđốtlòsưởisớm,vìanhấytưởngviệcthầygiáokhóacửakhocủilàđểchúngtôihiểurằng,chừngnàothầychưađếnthìchúngtôikhôngphảiđốtlòsưởi,cònchuyệnđộtnhậpvàokhocủilàlỗicủatôi.

-Aiđãphá cửa? - thầygiáohỏibọngiúpviệcđangcố thoát khỏi taymìnhmộtcáchvôhiệu

-Ngàiđạcđiền.-cảhaicùngnói;vàđểkhỏiphảinghingờ;chúngchỉvàoK.

Fridabậtcười,vànụcườinàylàsựxácnhâncóhiệulựcmạnhhơncảnhữnglờicônói.Sauđócôbắtđầuvắtgiẻlaudùngđểlausànnhàphíatrênchiếcxô,nhưthểvớinhữngđiềucônóithìsựviệcđãkếtthức,vàsựkhẳngđịnhcủabọngiúpviệckhônglàcáigìkhácsựđùatếungungốcmàthôi.Chỉkhiquỳxuốngtiếptụccôngviệc,cômớinhậnxét:

-Nhữngngườigiúpviệccủachúng tôi là trẻcon,bấtkể tuổi tác, lẽ rachỗcủahọlàởđây,trênnhữngchiếcghếnày.Buổitối,quảthậtchínhtôiđãmở cửa khobằng cái rìu, việc đó diễn ra đơngiản, không cần đến nhữngngườigiúpviệc,họchỉ làmquẩnchân.Thế rồiđếnđêmchồngchưacướicủa tôi về, anh ấy đi ra để xem xét, và nếu có thể thì chữa lại chỗ hỏng,nhữngngườigiúpviệcđãchạytheoanhấycólẽvìchúngkhôngdámởđâymộtmình,vàthấychồngchưacướicủatôiđangloayhoayvớicánhcửabịphánênbâygiờchúngnóithế...Nhưngchúnglàtrẻconmà...

TrongkhiFridacònđangnói,bọngiúpviệccứlắcđầu,tiếptụcchỉvàoK.,vàbằngtròchơikhônglờicólàmchoFridathayđổiýkiến,nhưngđiềuđókhôngthànhcông,rútcuộcchúngcũngphảiđầuhàng,xemnhữnglờinóicủaFridalàmệnhlệnh,khithầygiáohỏilạithìchúngkhôngtrảlời.

-Nhưvậylàcácanhđãnóidốihả?-thầygiáohỏi.-Hoặcchíítthìcácanhđãđổviệcđómộtcáchvôtráchnhiệmchongườiphụcvụnhàtrườngphảikhông?-Bọngiúpviệcimlặng,nhưngsựrunrẩyvàcáinhìnhoảngsợđãkhiếnchothầygiáonghichúngcótộithật.-Thếthìtôisẽnóichuyệnvớicácanh!-thầygiáonóivàbảomộtđứatrẻsanglớpkháclấycáiroi.NhưngkhithầyvừanângroithìFridađãkêul

-Nhữngngườigiúpviệcnóiđúngđấy!-Rồicôvứtchiếcgiẻlauvàocáixô, vẻ tuyệt vọng, làmnướcbẩn tung tóe lên cao, chạy trốn vào phía sauchiếcxàkép.

-Quândốitrá!-cógiáonói.Côtavừabăngbóxongbànchântrướccủaconmèo,vàômnóvàolòng,convậtkhôngđủchỗởđó.

-Vậy là còn lạingàiphụcvụnhà trường, - thầygiáonói, rồiđẩybọngiúpviệcra,quayvềphíaK.đangchốngchổilắngnghenhữngchuyệnvừarồi,-ngàiphụcvụnhàtrườngnàyvìhènnhátmàđãthảnnhiênđểngườitabuộctộingườikhácdonhữngviệclàmđêtiệncủamình.

-Nào,-K.nóivànhậnthấysựcanthiệpcủaFridatuythếmàđãlàmdịubớtcơntứcgiậnkhôngthểkìmnénlúcđầucủathầygiáo.-Nóichungtôisẽkhôngânhận,nếuchúngbịmột trậnđòn,phảiđếnhàngchục lầnđángbịđánhmàchúnglạiđượctha,thìlầnnày,chúngthậtsựđángđượcmộttrận

đònoan.Nhưngtôicũngmừngnếutránhđượcsựvachạmtrựctiếpgiữahaichúngta,thầygiáoạ,vàcólẽanhcũngkhôngmuốnlàmngượclại.NhưngnếuFridađãhysinhtôivìbọngiúpviệc,-nóiđếnđâyK.dừnglại,cóthểnghetiếngnứcnởcủaFridasautấmchăn,-thìtấtnhiêncầnphảilàmrõsựviệc.

-Khôngthểngheđược!-côgiáonói.-Tôihoàntoànđồngývớiýkiếncủachị,chịGizaạ,-thầygiáonói.-

Cònông,ngườiphụcvụnhàtrường,saukhithựcthìtráchnhiệmcủamìnhmộtcáchtồitệnhưthếnày,ôngcóthểcắpmũđiđâuthìđi,rồiôngcònbịxửphạtthíchđángnữa.Bâygiờthìcùngvớigiađình,ônghãybiếnkhỏiđâyngaylậptức.Chúngtôirấtnhẹnhõmnếuôngđikhỏiđểcuốicùngchúngtôicóthểbắtđầudạy.Một,hai,nà

-Mộtbướctôicũngkhôngđikhỏiđây,-K.nói.-Ônglàcấptrêncủatôi,nhưngtôikhôngnhậncôngviệcởông,màlàtừngàitrưởngthôn,vàtôichỉchấpthuậnsựsathảicủaôngta.Ôngtakhôngtìmviệcnàychotôiđểtôichịulạnhcóngởđâyvớinhữngngườicủamình,màlàđể,nhưôngcũngđãnói, tôi đừng làmnhữngviệc thiếu suynghĩ vì tuyệt vọng, sự thải hồi tôingay lập tức là tráivớinhữngýđịnhcủaông ta, chừngnàochưanghe từchínhmiệngôngtađiềungượclại,tôikhôngtingìhếtcả.Màcólẽviệctôikhônglàmtheosựsathảinôngnổicủaôngcũngcólợilớnchoông.

-Tómlạiôngkhôngchấphành?-thầygiáohỏi.K.lắcđầu.-Ônghãycânnhắcchokỹ,-thầygiáonói.-Nhữngquyếtđịnhcủaông

khôngphải lúcnàocũng tốtnhất, chẳnghạnônghãynghĩđếnchiềuhômqua,khiôngđãkhướctừcuộcthẩmvấn.

-Tạisaobâygiờônglạinhắctớichuyệnđó?-K.hỏi.-Vìtôithíchthế-thầygiáonói.-Vàtôinóilầncuốicùng:Ônghãyđi

khỏiđây!Nhưngvìlờinóinàycũngkhôngcótácdụng,thầygiáođiđếnbụcgiảng

vàthì thầmtraođổivớicôgiáo.Côtanhắcđếncôngan,nhưngthầygiáobácbỏýkiếnnày,cuốicùnghọđãthỏathuận.Thầygiáobảobọntrẻsangbên lớp của anh ta để lát nữa chúnghọc cùngvới nhữngđứa khác.Bướcngoặtnàyđãgâynênkhôngkhívuivẻchung,bọntrẻliềncườinóiầmĩ,rờikhỏi phònghọc, thầy giáo và cô giáo là nhữngngười cuối cùngở lại.Côgiáomangtheocuốnsổlớp,cùngvớiconmèobéohoàntoànhờhữngtrên

đó.Thầygiáomuốnbỏconmèolại,nhưngcôgiáovinvàosựđộcáccủaK.đãgạtđi.ThìravìK.màthầygiáocònphảichịuđựngthêảconmèonữa.ViệcnàysauđóđãảnhhưởngđếnnhữnglờicuốicùngmàthầygiáonóivớiK.từcánhcửa:

-Côgiáobuộcphảirờiphònghọccùngvớibọntrẻ,bởivìôngđãngangbướngkhôngchấpthuậnsựsathảicủatôi.Khôngmộtaicóthểđểmộtcôgiáotrẻdạyhọcởnơibẩnthỉudocôngviệcgiađìnhkhôngtốtcủaông.Vậynênôngởlạiđâymộtmìnhvàcứviệcngảngớntheoýthích,sựkinhtởmcủanhữngngườiquansáttửtếsẽthônglàmphiềnông.Nhưngmàkhônglâuđâu,tôicamđoanvềviệcđó.

Nóirồianhtađóngsầmcửalại.

CHƯƠNG XIIIHọvừađikhỏi,K.bảobọngiúpviệc:-Chúngmàyhãyđikhỏiđây!Kinhngạctrướcmệnhlệnhđộtngột,bọngiúpviệcđãphụctùng,nhưng

khiK.vừađóngcánhcửasaulưng,chúngliềnmuốnquaytrởlại,chúngrênrỉởngoàiđóvàgõcửa:

-Chúngmàyđãbịđuổiviệc! -K.quát lên. -Taokhôngbaogiờnhậnchúngmàytrởlạilàmviệcnữa.

Tấtnhiên là chúngkhônghềđể tâmđếnđiềuđó, chúngđậpcửabằngchân,bằngnắmtay.

-Trởlại,tkưaóng.trởlạivớiông!-chúnghétlênnhưthểK.làđấtkhô,vàchúng thìđangchếtngạt trongnước lũ.NhưngK.khônghề tỏ rađồngcảmgìcả,chàngnónglòngchờđợibaogiờthìsựầmĩkhôngthểchịunàybuộcthầygiáophảicanthiệp.Chàngđãkhôngphảiđợilâu.

-Ônghãychonhữngkẻgiúpviệcđángnguyềnrủacủaôngvàođi-thầygiáokêulên.

-Tôi sa thải chúng, -K. hét lên; với việcđó, ngoài ýmuốn củamìnhchàngđãchothầygiáobiết thếnàolàngườiđủsứcmạnhđểkhôngchỉsathảimàcònlàmchosựsathảicóhiệulực.Thầygiáogiờđâycốgắnglàmchobọngiúpviệcantâmbằngnhữnglờingọtngào:rằngchúnghãykiêntrìchờđợi,rồicuốicùngK.cầnphảichochúngvào.Sauđóthầygiáođi,lúcnàylẽratấtcảđãyênổnnếuK.lạikhôngbắtđầunóivớichúnglàchàngđuổichúngmãimãi,vàchúngkhôngcóhyvọngmongmanhnàođểđượctrởlạiphụcvụ.Nghethế,chúnglạibắtđầulàmầmlênnhưtrước.Thầygiáolại xuất hiện nhưng bây giờ không giải thích nhiều, ông ta đuổi chúng rakhỏinhà,rõràngvớicáiroisậy,ôngtalàngườiđángsợ.

Chẳngmấy chốc chúng đã xuất hiện trước cửa sổ phòng thể dục, đậplạch cạch và than vãn, nhưng không thể hiểu được lời của chúng.Nhưngchúngcũngkhôngởlạiđólấu,trongtuyếtsâuchúngkhôngthểnhảyđinhảylạivàsựlolắngkhôngđểchúngởyênmộtchỗ.Vậylàchúngchạyđếnbênhàngràonhỏcủatrườnghọc,vànhảylênbậcđá;ởđó,dùtừxa,chúngvẫnnhìnvàophòngrõhơn.Bámvàochấnsonghàngrào,chúngnhảylênnhảyxuốngtrênbậcđávàkhẩnkhoảnchìatayvềphíaK..Chúngnàinỉnhưvậyhồi lâu, không để ý đến việc gì khác, trong sự cố gắng vô ích củamình,

giốngnhưbịthôimiên,kểcảkhiK.kéotấmmànchelạiđểkhỏiphảinhìnthấychúngthìchúngvẫnkhôngthôi.

Vàbâygiờ,trongcănphòngtranhtốitranhsáng,K.đếnbênchiếcxàđôiđểxemFrida làmsao.Trôngthấychàng,Fridanhỏmdậysửalại tóc,nuốtnướcmắtvàkhôngnóimộtlời,đinấucàphê.Mặcdùcôđãbiếttấtcả,K.vẫnmuốnbáovớicôrằngchàngđãsathảibọngiúpviệc.Fridagậtđầu.K.ngồitrênmộtchiếcghế,vàquansátcửđộngmệtmỏicủaFridatừđó.Tấmthânốmyếuluônđượclàmchođẹplênbởisựtươimátvàtínhcươngquyếtcủacô,giờđâyvẻđẹpđókhôngcònlạidấuvếtgìnữa.ChỉvàingàysốngvớiK.cũngđủhủyhoạisắcđẹpcủacô.Côngviệccủacôởquầyuốngcũngchẳngnhẹnhànggì,nhưngchắclàphùhợphơnđốivớicô.HaylànguyênnhânđíchthựclàmchocôấytànlụilàdocôấyphảixaKlamm?SựgầngũicủaKlammđãlàmchocôấytrởnênquyếnrũmộtcáchđiêndại,vàvớisựquyếnrõđócôđãthuhútK.đếnvớimình,còngiờđâythìcôđãtànúatrongcánhtaychàng.

-Frida!-K.gọi.FridaliềnđặtmáyxaycàphêxuốngvàđiđếncạnhchiếcghếK.đang

ngồi.-Anhgiậnemà?-Không,-K.nói.-Anhtinrằngemkhôngthểlàmkhácđược.Emđã

sốnghạnhphúcởquán"Ôngchủ”.Lẽraanhphảiđểemởđó.-Vâng,-Fridanóivànhìnratrướcmặtvẻbuồnbã,-lẽraanhcầnphải

đểemởđó.Emkhôngxứngđángsốngvớianh.Nếuanhxaemra,cólẽanhsẽđạtđượctấtcảnhữnggìanhmuốn.Vìnghĩđếnemmàanhđãchịuđựngsựứchiếpcủathầygiáo,anhnhậncáiviệclàmkhốnkhổnày,vàcốgắnghếtsứcvấtvảđểđượcnóichuyệnvớiKlamm.Anhlàmnhữngviệcđólàvìem,màemthìmanglạichoanhđượccáigì.

-Không,-K.nóivàômngangngườicôvẻanủi.-Nhữngviệcđócógìđâu, và khônghề phươnghại đến anh.Anhmuốnnói chuyệnvớiKlammkhôngphảivìem.Emđãlàmbaonhiêuviệcvìanh!Trướckhiquenbiếtem,anhđãlangthangởđâymộtcáchmùquáng.Khôngcóaichấpnhậnanh,vànếuanhbámlấyaithìngườiđóliềnhấtra,cònnếuanhtìmđượcchốnyênthân thì ở đó cónhững conngười làmanhphải vội vàng chạy trốn, họ lànhữngngườigiốngnhưgiađình

-Anhđãtrốnkhỏihọ?Cóthậtlàanhđãchạytrốnkhông?Anhyêuquý!-Fridakêulêncắtngangvẻsôinổi,vàsautiếng"vâng"trảlờingậpngừng

củaK.,côtrởlạivẻtưlựmộtcáchmệtmỏi.BâygiờK.cũngkhôngcònđủsứcđểnóilàmốiquanhệcủachàngvớiFridađãlàmchosốphậncủachàngtrởnên tốtđẹpđếnmứcnào.Chàng từ tốncấtcánh taykhỏingườicô,họngồiyênlặngmộtlúc,sauđócôgáicấttiếngnói,dườngnhưcánhtayK.đãtruyềnchocôcáihơiấmmàlúcnàycôkhôngthểthiếu.

-Emsẽkhôngchịuđượccuộcsốngnàyởđây.Nếuanhmuốngiữemlạithìchúngtacầnphảixuấtdương,đibấtkỳđâu,đếnmiềnNamnướcPháphayđếnTâyBanNhavậy.

-Anhkhôngthểđiranướcngoài,-K.nói-Anhđếnđâylàđểởlạiđây.Anh sẽ ở lại đây. - Sau đó, vớimột sựmâu thuẫnmà chàng cũng chẳngmuốngiải thích,chàngnói thêm,giốngnhưnói thầm;Cáigìđãcó thể lôicuốntôiđếnvùngđấthoangvunày,nếukhôngphảilàkhátvọngởlạiđây?Rồichàngnói:Màemcũngmuốnởlạiđây,bởivìđâylàquêcủaem.EmchỉthiếuKlamm,vìthếmàtrongemxuấthiệnnhữngýnghĩtuyệtvọng.

-Em thiếuKlammư? -Fridahỏi. -Ởđây tất cảđềuđầy rẫyKlamm,nhiềuhơnmứccầnthiết,chonênemmuốnđikhỏiđây,đểthoátkhỏiôngta.KhôngphảiemthiếuKlamm,emchỉcầnanh,emmuốnvìanhmàrađi,vìởnơicóbaonhiêusựphiền toáinày,emkhôngthểởvớianh.Giáemđánhmấtsắcđẹp,giámàthânthểemtrởnêntiềutụythìemđãcóthểsốngyênổnvớianh.

TừtấtcảnhữngđiềuđóK.chỉchúýđếnmộtvịệc.-Klammvẫncònquanhệvớiemà?-chànghỏingay.-Ôngtalạigọi

emà?-EmkhôngbiếtgìvềKlammc.-Fridatrảlời.-Emđangnóivềnhững

ngườikhác,tỉnhưbọngiúpviệc.-Ồ,bọngiúpviệc!-K.nóivẻsửngsốt.-Cólẽchúngtheođuổiem?-Thếanhkhôngnhậnthấyà?-Fridahỏi.-Không,-K.nóivàuổngcônglụctìmtrongtrínhớ.-Chắcchắnchúng

là nhữnggã tham lamvàhayquấyquả, nhưng anhkhôngnhận thấy rằngchúngdámđểýđếnem.

-Khôngà?-Fridahỏi.-Anhkhôngnhậnthấyrằngởtrongquán''Bêncầu" không làm sao có thể bảo chúng ra, khỏi phòng của chúng ta, rằngchúng theodõiquanhệcủachúng tamộtcáchghen tị, rằngmớiđâynhấtmộttênđãnằmlênchỗcủaemởtrênđệmrơm,cònvừarồichúngđổlỗichoanhchỉcốtđuổianh,làmhạianhđểởlạivớiemđósao?Anhkhôngnhận

thấynhữngđiềuđóà?K.nhìnFrida,nhưngchàngkhôngtrảlời.Nhữnglờithanphiềnnàyvề

bọngiúpviệcđềuđúngcả,nhưngcũngcóthểnhìnnhậnchúngmộtcáchvôtộihơnnhiềutừbảnchấttrẻcon,nôngnổi,sốngbừabãicủachúng.Vàcóphảichúngvô tộivớiviệcchúngkhôngbaogiờmuốnở lạivớiFrida,màluônluôncốsứcđểbámtheoK.?K.đãnóiramộtnhậnxéttươngtự.

-Anhkhôngthấyrằngđólàchúnggiảvờhaysao?Tạisaoanhlạixuađuổichúng,nếukhôngphảivìđiềuđó.

Côđếngầncửasổ,khẽkéotấmmànchevànhìnrangoài,rồisauđógọiK.đến.Bọngiúpviệcvẫncònởchỗhàngrào,cóthểthấychúngđãrấtmệt,nhưngvẫnlấyhếtsứckhẩnkhoảnvươncánhtayvềphíanhàtrường.Mộttênbámchắchơnvàohàngrào,đãmócmộtvạtáokhoácvàocọcnhọn.

-Tộinghiệp,tộingh!-Fridanói.-Tạisaoanhxuađuổichúngư?-K.hỏi.-Emlànguyênnhântrựctiếp

đấy.-Em?-Fridahỏivàvẫnnhìnrangoài.-Emđãđốixửquáthânmậtvớichúng-K.nói.-Emđãthathứchotất

cảmọitròđểucángcủachúng,emđãcườivàvuốtvetócchúng,luônluôncảmthôngvớichúng,ngaycảbâygiờemcũngcứlặpđilặplại"Tộinghiệp,tộinghiệp"vàcuốicùnglàtrườnghợpgầnđâynhất,khiemhysinhanhchỉcốtđểcứuchứngkhỏibịđánh.

-Chính làvìviệcđó, -Fridanói. -bởivìemđangnóivềđiềuđó,cáiđiềuđãlàmchoemkhôngmaymắn,cáiđãgiữemcáchxaanh,vậymàemkhông thểhìnhdungnổi hạnhphúcnào lớnhơn là thườngxuyênvàvĩnhviễnđượcsốngvớianh,thayvìthế,emcứnghĩngợirằngkhôngcómộttấcđấtyênổnchotìnhyêucủachúngtatrênmặtđấtnày,ởtronglàngcũngnhưở nơi khác.Và vì thế em tưởng tượng ramột cáimồ chật hẹp cho chínhmình,ởđó,cuốicùngchúngtaômnhaunhưthểmáynénépchúngtalạivớinhau,emápchặtmặtemvàoanh,anhápmặtanhvàoem,vàởnơiẩnnáuấy ,khôngmột ai còn có thể trông thấy chúng ta nữa.Nhưngở đây... anhnhìnxembọngiúpviệc!Chúngchìacánhtaynàinỉkhôngphảichoanhmàchoemđấy.

-Vàkhôngphảianhnhìnchúngmàlàem.-K.nói.-Tấtnhiênlàem,-Fridanóigầnnhưgiậndữ.-bởivìemvẫnđangnói

vềđiềuđó.Nếukhôngthìđãsaoviệcbọnchúngcứbámlấyem,kểcảkhi

chúngdoKlammsaiđến.-DoKlammsaiđếnà?-K.hỏi,ngạcnhiên,mặcdùchàngchonhữnglời

đólàđúngsựthật.-ChắcchắnlàdoKlammsaiđến,-Fridanói,-nhưngdùsaothìchúng

vẫnchỉ lànhữngãtrai tơngờnghệchcònphảidạybằngroivọt.Nhữnggãtraiđộcácvàđángghétlàmsao!Sựtráingượcgiữakhuônmặtngườilớn,gầnnhưsinhviênvàcáchxửsựtrẻcon,điênrồcủachúngmớighêtởmlàmsao!Anhtưởngemkhôngnhậnthấyhaysao?Emxấuhổvìchúng.Nhưngcáichính làemkhônghoảngsợ trướcchúng,màemxấuhổvìchúng.Emluônluônphảiđểýđếnchúng.Nếuphảibựcmìnhvớichúngthìemlạiphảicười.Nếucầnđánhchochúngmộttrậnthìemlạivuốttócchúng.Cònbanđêmnằmcạnhanh,emkhôngngủđược,emcầnphảiquansátởphía trênngườianhmộttênngủtrongchiếcchănthôquấnchặtvàongười,còntênkiaquỳxuốngrasaotrướccánhcửalòsưởivàđốtlòsưởinhưthếnào.Vàcókhiemnhoàingườiraphíatrướcnênsuýtđãđánhthứcanhdậy.Vàkhôngphảiconmèođã làmemhoảngsợ,ồembiếtnhữngconmèochứ,ởquầyuống em đã quen vừa đi vừa ngủ gật nơi em bị quấy rầy thường xuyên.Khôngphảiconmèolàmemhoảngsợ,màchínhemlàmemsợ.Màcũngkhôngcầnđếnmộtconmèokhủngkhiếpnhư thế,chỉcầnmột tiếngđộngnhỏnhấtlàemđãcorúmngườilại.Khithìemsợanhbấtngờthứcdậyvàmọiviệcsẽkếtthúc,lúcthìemnhảylênđithắpnếnđểanhdậynhanhlênvàcóthểbảovệem.

-Anhcóbiếtgìđâuvềnhữngviệcđó,-K.nói.-Nếuchỉcảmthấythôi,anhđãđuổingaychúng,nhưngbâygiờthìchúngđãđirồi,cólẽmọiviệcsẽtrởnêntốtđẹp.

-Vâng,bâygiờ,cuốicùngchúngđãđi rồi, -Fridanói,nhưngtrênnétmặtcôkhôngbiểuhiệnniềmvuimàchỉlànỗidằnvặt.-Cóđiềulàchúngtakhôngbiết chúng là ai.Thực ra emgọi chúng là nhữngkẻdoKlammsaiđến,nhưngbiếtđâuchúnglànhữngngườiđóthật.Mắtcủachúng,haicặpmắt ngây ngô mà lại long lanh ấy như thế nào đó làm em nhớ đến mắtKlamm.Vâng, đúng, vậy, từmắt chúng ánhmắt củaKlammnhìn em, vànhìnthấusuốtquatoànbộthựcchấtcủaem.Vàcólẽchưathậtđúngkhiemnóiemxấuhổvìchúng.Giáđượcnhưvậyđãtốt.Vàembiếtởnơikhác,ởnhữngngườikhácsựứngxửnàybịcoilàngốcvàđángghềtởm,nhưngởchỗchúngemthìkhôngphảinhư.Emnhìnnhữngviệcđiênrồcủachúngvớisựchămchúvàkinhngạc.NhưngnếuquảthậtchúnglàdoKlammsaiđến,thìaicóthểgiảithoátchúngtakhỏichúng?Vànóichungchúngtacó

nên thoát khỏi chúng không? Liệu có cần gọi chúng lại - vui mừng đónchúnghaykhông?

-Emmuốnanhlạichochúngvàonữachứgì?-K.hỏi.-Không, không phải, - Frida nói. - Em khôngmuốn điều gì cả.Nhìn

chúngxôngvào,vuisướngthấylạiem,títatítởntheolốitrẻcon,chìacánhtayratheolốiđànôngthìemkhôngthểchịuđượcNhưngemnghĩrằngnếuanhvẫnnghiêmkhắcđốivớichúngthìcólẽchínhanhtựkhéplạitrướcmặtanhconđườngdẫnđếnKlamm,vậynênbằngmọicáchemmuốntránhchoanhnhữnghậuquảđó.Nghĩvậythìemlạimuốnanhchochúngnóvào.AnhK.,chochúngvàonhanhlênanh!Anhđừngquantâmđếnem,emchẳnglàgìcả!Emchịuđựngđượcđếnlúcnàothìemchốngđỡđếnlúcđó,nhưngnếucầnphảihysinhthìemsẽhysinh,trongmọitrườnghợpviệcnàyxảyravớiýthứclàvìanh.

-Emchỉlàmanhcươngquyếthơntrongphánxétliênquanđếnbọngiúpviệc,-K.nói.-Anhkhôngbaogiờđồngýchochúngđượcvàođâycả.Việcanhđãđuổichúngrachỉchứngminhrằngtrongnhữnghoàncảnhnhấtđịnhvẫncóthểchỉhuychúng,màđiềuđóchứngtỏrằngchúngchẳngcógìquantrọng liênquanđếnKlamm.Vả lại anhvừanhận thư củaông ấy tối hômqua,quathưcóthểthấyrằngôngấythôngbáohoàntoàngiảdốivềbọngiúpviệc,và từđiềuđócó thểrút rakết luậnrằngđốivớiôngấychúngchỉ lànhữngngười dưng, vì nếu chúngkhôngphải là người dưng thì chắc chắnôngấyđãcóthểcóđượcnhữngthôngbáoxácthựcvềchúng.CònviệcemnhìnthấyKlammtrongchúngkhônghềchứngminhđiềugìcả,bởivìđángtiếclàchođếnbâygiờemvẫnchịusựảnhhưởngcủabàchủquán,vàemnhìnthấyKlammởkhắpmọinơi.ChođếnbâygiòemvẫnlàtìnhnhâncủaKlamm,vànóichungemvẫnchưaphảilàvợanh.Điềuđóthỉnhthoảngđãlàmanhchánnản,nhưthểanhđãmấttấtcả,nhữnglúcnhưthếnàyanhcảmthấydườngnhưchỉbâygiờmớiđếnlàng,nhưngkhônghyvọngnhưtrướcđây,trongthựctế,màcầmchắcrằngchỉcósựlừadốiđangchờđợi,vàanhphảihứngchịuđếncùngtấtcả.Nhưngchỉthỉnhthoảngmớinhưvậy,-K.mỉm cười nói thêm, khi thấy Frida thật sự choáng váng trước những lờichàngnói,-vàđiềuđóchỉchứngtỏmộtcáitốtđẹp,cụthể:emcónhiềuýnghĩađốivớianh!Và,nếubâygiờembảoanhchọngiữaemvàbọngiúpviệcthìbọngiúpviệcbịloạiliền.Cáiýnghĩchọngiữaemvàbọngiúpviệcmớivôlýlàmsao!Bâygiờthìanhmuốnmãimãiđượcthoátkhỏichúngkểcảtronglờinóivàýnghĩ.Màaibiếtđược,cảhaichúngtađềutrởnênyếuớtlàdochúngtachưaănsángcũngnên?

-Cóthể,-Fridanóivớinụcườimệtmỏi,vàbắttayvàocôngviệc.K.lạicầmlâycáichổi.

Mộtlúcsauthìcótiếnggõcửanhẹ.-Barnabás! -K.kêu lên,vứtcáichổivàđènbêncánhcửa.Fridanhìn

đămđămvàochàng,cáitênnàyđãlàmcôhoảngsợhơntấtcả.TayK.runrun,chàngmởmộtcáchkhókhăncáiổkhóacũkỹ.

-Tôimởđây,tôimởđây,-chàngnhắcđinhắclại,thayvìhỏixemaigõcửa. Sau đó chàng đã có thể ngạc nhiên nhìn thấy nơi cánh cửamở rộngkhôngphảilàBarnabásbướcvàomàlàcậucontrai,ngườimàtrướcđócólầnđãđịnhnóivớichàngđiềugìđó.NhưngK.khôngcònlòngdạnàomànhớlạicậutanữa.

-Màytìmgìởđây?-chànghỏi.-Họcởbênkiakìa.-Cháuởđóđến,-cậucontrainói,vànhìnK.mộtcáchthanhthảnbằng

đôimắtto,màunâu,cậutađứngnghiêm,tayápchặtvàođùi.-Vậymàymuốngì?Nóinhanhlên!-K.nóivàhơicúixuống,vìcậubé

nói-Cháucóthểgiúpchúđượckhông?-cậucontraihỏi.-Nómuốngiúpđỡchúngta.-K.nóivớiFrida,sauđóquaylạicậucon

trai.-Têncháulàgì?-CháulàBrunswichJáncsi,-cậucontrai trảlời,-họcsinhlớp4,con

traithợgiầyBrunswichOttò,ởphốMagdaléna.-Thếhả, têncháulàBrunswich, -K.nóivàbỗngnhiênchàngtrởnên

thânmậthơn.TéranhữngvếtxướcchảymáumàcôgiáogâyratrêntayK.đãtácđộng

rấtmạnhđếnJáncsi,cậutaliềnquyếtchíđứngvềphíaK.Giờđây,nhưmộttênlínhđàongũ,cậutatựýlẻnrakhỏiphònghọcbêncạnh,đánhliềuvớinguycơbịtrừngphạtnặng.Lốisuynghĩkiểutrẻconnhưthếđãcóthểđiềukhiểncậuta,vàtừnhữngđiềucậutanóivàlàmtoátravẻnghiêmchỉnhphùhợpvớicáchnghĩđó.Chỉlúcđầucậutamớiluốngcuống,cậutađãnhanhchóngquenvớiK.vàFrida,vàsaukhiđượcuốngcàphênóng,cậutatươitỉnhvàthânmậthẳnlên,hỏichuyệnvẻsốtsắngvàtrịnhtrọngnhưthểmuốnbiếttrướctấtcảnhữnggìquantrọngđểrồisauđóchínhcậutacóthểquyếtđịnhvìlợiíchcủaK.vàFrida.Bảnchấtcậutacónétchỉhuy,trộnlẫnvớingầnấysựngâythơcontrẻlàmchongườitasẵnsàngnhượngbộ,nửachânthành,nửađùacợt.Trongmọi trườnghợpcậu tađều thuhút sựchúývề

phíamình,mọicôngviệcngừnglại,vàbuổiănsánglùilạiquámuộn.Thỉnhthoảngcậutangồitrênghếdài,K.ngồitrênbụcgiảng,vàFridangồicạnhchàng,trênmộtchiếcghế,vậymàJáncsivẫnnhưthểlàgiảngviênđangcânnhắcvànhậnđịnhcáccâutrảlời:Trênmôicậutathoángmộtnụcườidườngnhưđểtỏrarằngcậutathừabiếtđâychỉlàtròchơi,nhưngmàcậutađãlàmviệcnàynghiêmtúchơn.Trênmôicậutacólẽkhôngphảiẩndấunụcườimàlàniềmhạnhphúccủathờithơấu.Vềsaucậutatiếtlộmộtcáchlộliễurằngcậutađãbiếttừlâu,từhồichàngquanhàLaseman.K.lấylàmmừngvìchuyệnđó.

-Lúcđócháuchơibêncạnhmộtthiếuphụphảikhông?-chànghỏi.-Vâng,-Jáncsitrảlời.-ĐólàmẹcháuHaingườihỏivềmẹcậu,nhưngcậutacứchầnchừ,phảigiụcnhiềulần

mớichịubắtđầukể.Bâygiờthìmới thấyrằngcậuvẫnchỉ làmộtcậubé,mặcdùđôilúc,đặcbiệtquanhữngcâuhỏicăngthẳng,đầylolắng,ngườinghecó lúcnghĩđó làmộtngườiđànôngcươngnghị, thông tháinhìnxathấy rộng. Thế rồi sau đó, cậu ta lại đột ngột là một cậu học sinh bìnhthường,mộtsốcâuhỏicậutađãkhônghiểu,hoặcđãhiểusai.Đôilúccậutanóinăngquánhỏnhẹvớimộtsựhồnnhiêntrẻcon,bởithếmàđãbịlưuýnhiềulần,cuốicùng,giốngnhưvìbướngbỉnh,cậutahoàntoànkhôngtrảlời,nhưngvớimộttháiđộtựnhiênmàngườilớnkhôngbaogiờlàmđược.Dườngnhưcậutanghĩrằngchỉcậutamớicóquyềnđặtcâuhỏi,vànhữngcâuhỏicủangườikhácđãviphạmcáiquyđịnhgìđó,chỉlàmmấtthờigian.Sauđó cậu ta ngồi im lặnghồi lâu, ngườiưỡn thẳng, đầu cúi xuống,môidướitrễra.ĐiềuđólàmchoFridathíchthúđếnmứcnhiềulầncôđãhỏicậunhữngcâuhỏimàcôhyvọnglàmnhưthếsẽbuộccậunói,thỉnhthoảngđãthành công, nhưng việc đó đã làmK. bựcmình. Nói chung họ đã khôngđượcbiếtgìnhiều.Mẹcậuốm,nhưngbàbịbệnhgìthìvẫnchưarõ,đứatrẻmàbàBrunswickômtronglònglàemgáicủaJáncsi,tênlàFrida.(Jáncsiđãtỏrakhôngthíchsựtrùngtênnàygiữaemgáicậuvàngườihỏichuyện);họđềusốngtronglàng,nhưngkhôngởnhàLaseman,họchỉquađóđểtắm.VìLasemancómộtcái thùngto,bọntrẻconrấtsungsướngnếuđượctắmvàđùagiỡnở trongđó.NhưngJáncsikhôngphải làđứa trẻ trongsốđó.Cậunóivềbốvớiniềmkínhtrọnghoặclosợ,nhưngchỉkhimàcậukhôngcònnóivềmẹ,bởivìsovớimẹthìcóthểthấyrằngcậuítquýbốhơn.Nhưngnóichungdùcốgắngđếnmấcũngkhôngnhậnđượccâutrả lời liênquanđếncuộcsốnggiađìnhcậubé.Họbiếtrằngvềnghềthợthìbốcậulàthợđónggiàylớnnhấttrongvùng,vàcũngkhôngcóaiđểcóthểsobìđượcvớiôngta.Câunàythườngđượcdùngtrảlờichonhữngcâuhỏihoàntoànkhác.Bố

cậuđãkhôngphảimộtlầncấpviệcchocảnhữngthợgiàykhácnữa,tỷnhưbốBarnabáschẳnghạn,nhưngviệcấyđốivớiBrunswickchỉlàmộtânhuệđặcbiệtmàthôi,ítrathìcửchỉlắcđầucủacậuđãnóilênđiềuđó.NhưngcửchỉđóđãlàmchoFridanhảyđếnchỗcậuvàhôncậu.Cònđốivớicâuhỏicậu đã ở trongLâu đài chưa thì họ chỉ nhận được câu trả lời là chưa saunhiềulầnhỏi,cậucũngkhôngtrảlờikhihọhỏicâuđóvềmẹ.RốtcuộcK.đãmệtmỏi,chàngthấyviệcvặnhỏilàvônghĩa,vàchorằngcậubéđúng.Cócáigìđóđángxấuhổtrongviệcmoimócnhữngbímậtgiađìnhquamộtđứatrẻvôtư,thậmchíhailầnxấuhổbởivìrốtcụchọcũngchẳngbiếtđượcgìcả.VàkhiK.hỏicậubélầncuốicùngrằngcậutacóthểgiúpgìhọ,thìchàngđãkhôngngạcnhiênvìcâutrảlờicủaJáncsi:cậubémuốngiúpđỡhọtrongcôngviệcởđâyđểthầygiáovàcôgiáokhỏicãinhauvớiK.nữa.K.nóivớiJáncsiràngchàngkhôngcầnđếnsựgiúpđỡấy,cònsựtranhcãithìcó trongmáucủa thầygiáo,dẫucôngviệchoàn thànhkhôngchêvàođâuđượcthìcùngkhôngbảovệđượchọ.Bảnthâncôngviệckhôngnặngnhọc,vàhômnaychỉvìdohoàncảnhngẫunhiênmàchàngphảingừngcôngviệclại.Cònchuyệncãicọthìảnhhưởngđếnchàngíthơnlàđốivớihọcsinh.Chàngphớtđimộtcáchđơngiản,cóthểnóirằngchàngkhôngbậntâmđếnđiềuđó,tuynhiênchànghyvọngrằngchẳngmấychốcchàngsẽhoàntoànthoátkhỏiphạmviảnhhưởngcủathầygiáo.DoJáncsichỉmuốngiúpđỡK.chốnglạithầygiáonênchàngchânthànhcámơncậu,nhưngbâygiờthìcậucóthểquayvàolớp,hyvọnglàngười takhôngphạtcậu.TuyrằngK.nóichungkhôngnhấnmạnh,chàngchỉvôtìnhđểlộra,rằngchàngkhôngcầnsựgiúpđỡchốnglạithầygiáo,Jáncsiđãhiểurõđiềuđóqualờichàng,vàcậuhỏiK.cócầnsựgiúpđỡnàokháckhông,rằngcậurấtsẵnsànggiúpđỡchàng,nếucậukhônggiúpđượcthcậunhờmẹgiúp,vàlúcđóchắcchắnsẽthànhcông.Nếucóđiềugìlonghĩ,bốcậucũngnhờmẹcậu.VàcómộtlầnmẹcậucũngđãhỏithămvềK.,nóichungbàítkhiđirakhỏinhà,dạođóchỉtìnhcờmàbàđếnchỗnhàLaseman.NhưngJáncsithìthườngxuyênđếnchỗhọ,chơivớinhữngđứatrẻnhàLaseman.Cómột lầnđếnnhàLasemanvềmẹcậuđãhỏi làcậucógặplạiôngđạcđiềnkhông;domẹcậurấtyếuvàmệt,khôngcầnthiếtphảilàmbàhồihộp,lúcđócậuchỉnóimộtcáchquaquýtrằngkhônggặpôngđạcđiềnđằngnhàLaseman,vàhọđãkhôngnóivềviệcnàynữa.Thếchonênbâygiờđãgặpchàngởtrongtrườngthìbằngmọicách, cậu phải nói chuyện với chàng để còn thuật lại chomẹ, vì mẹ cậukhông thích gì hơn việc người ta thực hiện điều mong muốn của bà màkhôngcầnphảisaibảo.Saumộtthoángnghĩngợi,K.đãtrảlờirằngchàngkhôngcầnsựgiúpđỡ,nhữnggìcầnthìchàngđãcó,Jáncsirấtquýhóalàđãđịnhgiúpđỡchàng,chàngcảmơnýđịnhtốtcủacậu,cùngcóthểrồiđâycó

lúcchàngcầngìđó,lúcấychàngsẽtìmđếncậusau,bởivìchàngđãbiếtđịachỉcủacậu.Ngượclại,nhândịpnàycólẽK.cóthểgiúpđượcgìđó;chànglấy làm ái ngại rằngmẹ Jáncsi đang ốm, và chắc chắn khôngmột ai hiểuđượcbệnhtìnhcủabà:nếungườitacứbỏmặcnhưvậythìngaycảbệnhnhẹcũngthườngcóthểtrởnêntồitệ.K.cónhữngamhiểunhấtđịnhvềnghềy,vàhơnnữachàngcónhữngkinhnghiệmchămsócngườiốm.Khôngdướimộtlầnchàngđãthànhcôngởnơimàcácbácsĩchịubótay.Ởnhà,nhờkhảnăngchữabệnhcủachàngmàngườitagọichànglà"câychữabệnh".Trongmọi trườnghợpchàngsẵnsàngđến thămmẹJáncsivànóichuyệnvớibà.Biếtđâuchàngcóthểcholờikhuyêntốtchàngrấtvuilònglàmviệcđó,dùchỉchiềutheoýthíchcủaJáncsiđinữa.ThoạtđầumắtJáncsisánglêntrướclờiđềnghịđó,nênK.càngcốthuyếtphục,nhưngcuốicùngvẫnkhôngkếtquả,vìJáncsiđãkháthảnnhiêntrảlờitấtcảcáccâuhỏi,rằngmẹcậuởvàotình trạngcầnphải rấtnươngnhẹ,chonênkhôngmộtngười lạnàocó thểthămbàđược.Mặcdùhồiđó,K.khôngnóichuyệnnhiềuvớibàthếmàsauđấybàđãniệtgiườngmấtvàingày,mộtviệcmàtấtnhiênlúckháccũngxảyra.Bố cậu lúc đó rất giậnK., và rõ ràngôngkhôngbaogiờ chophépK.thămmẹ cậu.Phải rồi, lúc đó ông cònmuốn tìmK. để trừngphạt chàng,nhưngmẹcậuđãngănônglại.Màbảnthânmẹcậucũngchẳngmuốnnóichuyệnvớiai,K.hoàntoànkhôngphảilàngoạilệ.ChínhkhibànhắcđếnK.làkhibàcóthểbiểuhiệnsựmongmuốngặpK.,nhưngbàđãkhôngnóigì,điềuđóchứngtỏýchícủabàmộtcáchrõràng.BàchỉmuốnnghenóivềK.,nhưngkhôngmuốnnói chuyệnvới chàng.Thựcchất cái đanghànhhạbàkhôngphảilàcănbệnhđíchthực,bàbiếtrấtrõnguyênnhâncủatìnhtrạngốmyếucủamình,vàthỉnhthoảngbàcũngnóiámchỉvềđiềuđó,cólẽbàkhôngchịuđượckhíhậuởđây,nhưngbàkhôngmuốnlạirờikhỏinơinàyvìcácconvàbốcủachúng,với lại sovới trướcđấy thìbệnhbàcóphầnđỡhơn.ĐólàtấtcảnhữnggìK.đượcbiết,vàcóthểthấyJáncsikhátỉnhtáotrongviệccậutagiữgìnbảovệmẹtrướcK.,ngườimàcậutỏramuốngiúpđỡ.ThậmchíđểgiữK.cókhoảngcáchđốivớimẹ,đểgiữgìnchomẹ,cậuđãtựmâuthuẫnvớituyênbốcủacậutrướcđây,chẳnghạnvềchuyệnbệnhtìnhcủamẹ.NhưngnhưvậyK.vẫnnhậnthấyrằngJáncsiluônluôncóthiệnchíđốivớichàng,vàcậutachỉquênđitấtcảnhữngchuyệnkháckhinóivềmẹ.NếuaiđóđốilậpvớimẹthìtrongmắtcủaJáncsi,lậptứcngườiđómấtđisựtincậy,trongtrườnghợpnàylàK.,nhưngcũngrấtcóthểđólàngườikhác,vídụbốcậu.BâygiờK.thửkiểmtrađiềuđó,chàngnóilàchắcchắnvềphíabốcậuta,việcbảovệmẹcậumộtcáchkiênquyếttrướcsựquấyrầylàviệc làmsángsuốt.NếuhồiđódùK.chỉ linhcảmthấyđiềuấy thôi thìchàngcũngđãkhôngdámbắtchuyệnvớimẹcậu,giờđâychàngxinlỗivì

việcđãlàm.NhưngchànghoàntoànkhônghiểurằngnếuđãthấyrõnguyênnhâncủacănbệnhnhưJáncsinói, thì tạisaoôngbốkhôngđểchomẹcậulấylạisứckhỏeởmộtnơinàođócókhíhậukhác,cầnphảinóirằngôngđãkhôngđể,vìmẹcậuvìôngvàcácconmàkhôngđikhỏiđây,nhưngbàcóthểđưacácconđicùng,khôngcầnphảiđiquálâuvàđiquáxa,bởivìngayởtrênnúiLâuđàikhíhậucũngđãhoàntoànkhácrồi.Ôngbốkhônglovềphítổncủachuyếnđinghỉkiểuđó,ônglàthợgiàykhágiảnhấtcủalàng,vàchắcchắnônghoặcmẹcậucóhọhànghayngườiquenởtrongLâuđài,sẵnsàngđónhọvào.Vậy thì cớgìôngkhôngđểchohọđi?Khôngđượccoithườngbệnhtật:ĐúnglàK.chỉthoángnhìnthấymẹcậu,nhưngdosựvàngvọtvàốmyếudị thườngcủabàmàchàngbắtchuyệnvớibà.Ngaylúcđóchàngđãngạcnhiên trướcviệcôngbốđãbỏngườiđànbàbệnh tậtởchỗkhóthởcủanhàgiặtvàphòngtắmchung,vàkhônghềgiảmbớtgiọngnóioangoangcủamìnhtrướcbà.Chắcchắnôngbốkhônghềbiếtrằngchodùthờigiangầnđâybệnhtìnhcủabàcóđỡhơnthìnhữngloạibệnhnàythườngthayđổibấtngờ,nếuchúngtakhôngchốnglạinóthìcuốicùngcănbệnhsẽdồnsứctấncônglạiconngười,lúcđóhếtphươngcứuchữa.NếumộtkhiK.khôngthểnóichuyệnđượcvớimẹcậu,thìcólẽvẫnlàtốtnếuchíítchàngcóthểnóichuyệnvớiôngbố,lưuýôngvềnhữngđiềuđó.

Jáncsinghevẻchămchúcaođộ,cậuhiểugầnhếtnhữngđiềuđãnghe,trongnhữngđiềumàcậuchưahoàntoànhiểuhếtcậulạicảmthấymộtsựnguyhiểmngầm.ThếnhưngcậuđãtrảlờilàK.khôngthểnóichuyệnđượcvớibốmẹcậu,bởivìôngbốcóáccảmđốivớiK..Vàchắclàôngsẽđốixửvớichàngnhưthầygiáo.NếunhắcđếnK.,cậumỉmcườinóinhữngđiềunàyvẻphấnchấn,nếunhắcđếnôngbố,cậunóivẻxótxabuồnbã.Nhưngcậucònnói thêm:TuythếK.vẫncóthểnóichuyệnvớimẹcậu,nhưngkhôngđượcđểbốbiết.SauđóJáncsisuynghĩmộtlúcvớiánhmắtcứngrắnnhưmộtngườiphụnữđangnungnấumộtđiềugìđócấmđoántrongđầu,vàcânnhắcxemcầnphảithựchiệnnhưthếnàomàkhôngbịtrừngphạt,thếrồicậutanóingàykiacóthểđược,vìôngbốlênquán"Ôngchủ",cócuộcbànbạcgìởđó.TốingàykiaJáncsiđếnvàđưaK.đếnchỗmẹcậu,tấtnhiênvớiđiềukiệnlàmẹcậucũngđồngý-điềuđóthìcònchưachắcchắnlắm.Bởivìbàmẹkhônglàmđiềugìtráiýôngbố,bàvânglờiôngtrongmọichuyện,kểcảmàJáncsicholàvôlý.ĐúnglàbâygiờJáncsitìmkiếmsựgiúpđỡởnơiK.bấtchấpýmuốncủabố,hóaracậuđãtựlừadốimìnhkhitưởngrằngcậumuốngiúpđỡK.,trongthựctếcậumuốntìmhiểuxemconngườilạmặtđộtnhiênxuấthiệnmàđếnmẹcậucũngnhắctớinày,cókhảnănggiúpđỡhọkhông,khinhữngngườiquentrướcđâykhôngcònmộtaigiúpđược.Cậubé

nàymớikínđáovàláulỉnhlàmsao!Quadángđiệucửchỉvàlờinóicủacậuta,khôngthểnhậnrađiềuấy,chỉtừnhữnglờicậutatựthổlộramộtcáchtìnhcờhoặccốý, thìmớirõ.BâygiờcậumớibànbạccânnhắcvớiK.làcần phải vượt qua những khó khăn gì. Mặc cho mọi ý định tốt đẹp củaJáncsi, nhữngkhókhăn đó là không thể vượt qua.Cậu chìmđắm trong ýnghĩcủamình,nhưngvẫnchămchúnhìnK.vớiđôimắthấpháymộtcáchlolắngvàcầukhẩn.Trướckhiôngbốrađi,cậukhôngthểnóigìvớimẹ,bởivìbốcậumàbiếtthìhỏngmọiviệc,chonêncậuchỉcóthểnhắcđếnviệcđómuộnhơn,màcũngkhôngthểlàmmộtcáchđộtngộtvàchóngvánhđốivớimẹcậu,phảitừtốnvàchọnthờicơthíchhợp.Chỉcónhưvậycậumớicóthểxinmẹđồngý.VàlúcđócậumớicóthểđếnđónK.,chỉcóđiềulàlúcđócómuộnmấtkhông?Cócầnphảiđềphòngviệcbốcậutrởvềkhông?Không,việcnàyvẫnkhôngthểthựchiện.K.cóchứngminhlàcóthểđược.Khôngcầnphảilolàchàngkhôngđủthờigian,bởivìhọchỉcầntraođổivàilờilàđủ.NóichungcậutakhôngphảiđếnđónK.,chàngsẽnấpởđâuđógầnnhàvàchờđợiJáncsirahiệulàsẽđếnngay.Khôngđược,Jáncsinói,K.khôngthểchờởgầnnhà, - cậu ta lại lo lắngvìmẹ -nếumẹcậukhôngbiết,K.khôngthểđến.JáncsikhôngthểthỏathuậngìvớiK.màmẹcậukhôngđượcbiết.CậutaphảiđếnđónK.khôngsớmhơnthờiđiểmmẹcậubiếtvàchophépdùchỉchốclát.Đượcrồi,K.nói,thếthìquảthậtlànguyhiểm,vàcókhảnănglàbốJáncsibắtgặpchàngởtrongnhà.Nhưngnếusựviệckhôngxảyranhưvậy,màmẹcậutalạisợcáikhảnăngnàyđếnmứckhôngđồngýđểKđến,thìnhưthếtấtcảcũngđềuthấtbạivìbốcậu.Jáncsilạiphảnđốiýkiếnđónhưvậyhọtiếptụccuộctranhluận.

K.đãgọiJancsirờichỗchiếcghếđếnbụcgiảngtừlâu.Chàngkéocậuvàogiữahaiđầugốimìnhvàvuốtvecậuvẻanủi.Cửchỉgầngũinàycũnggópphầnđểcuốicùnghọđiđếnthỏathuận,mặcdùJáncsiđãlảngtránhmộtlúc.Họthỏathuậnnhưsau:Jancsisẽnhanhchóngthôngbáovớimẹtoànbộsựthật,nhưngđểchobàdễdàngđồngý,cậunóithêmrằngK.cũngmuốnnói chuyệnvớiBrunswick,khôngphảivìmẹcậu,mà làvì việc riêngcủachồng.Điềunàycũngđúngnhưvậy,vìtrongkhinóichuyệnK.đãnhậnrarằngBrunswickthựcrakhôngthểlàkẻthùcủachàng,chodùôngtalàmộtngườinguyhiểmvànóngtính,bởivì-ítratheotrưởngthônchobiết-thìôngta,dùvớilýdochínhtrị,đãđứngvềphíanhữngngườimuốnthuêđạcđiền.VậythìBrunswrckphảimừnglàK.đãđếnlàng,thếmàgầnnhưkhôngthểhiểuđượctạisaoôngtađãđóntiếpchàngmộtcáchbựcbộitrongngàyđầutiên, tạisaoôngtacócáiáccảmmàJáncsiđãnói?CóthểBrunswickgiận chàng vì K. đã không đến thẳng chỗ ông ta, yêu cầu được giúp đỡ,

nhưngcũngcóthểvìmộtsựhiểunhầmnàođómàrồiđâychỉcầnvàilờilàchấmdứtđược.VànếuviệcđóxảyrathìchẳngnhữngK.cóchỗdựađểđốimặtvớithầygiáomàngaycảvớitrưởngthônnữa.Chàngcóthểvạchtrầntoànbộsựdốitrácủabộmáychínhquyền-vìcógìkhácngoàicáiđó?-màthầygiáovàtrưởngthôndùngđểgiữchàngởxacácnhàchứctráchcủaLâuđài, và buộc chàng phải phục vụ nhà trường. Nếu như cuộc chiến giữaBrunswickvà trưởng thôn lạinổ rachungquanhK. thìBrunswicksẽphảikéoK.vềphíamình,K.sẽlàkháchtrongnhàBrunswick,vàcácsứcmạnhcủaBrunswicksẽđượcK.sửdụngđểchốnglại trưởngthôn.Aibiếtđượclàm như vậy, chàng có thể đạt được cái gì, nhưng tất nhiên là chàng sẽthườngxuyênởgầnngườiđànbàđó.Chàngmơmàngnhưvậy,vànhữngmơướccủachàngcũngđùanghịchvớichàng,trongkhiđóJancsi,ngườichỉquantâmđếnmẹmình,đãchúýtớisựimlặngcủaK.,vẻlolắnggiốngnhưchúngtachúýđếnbácsĩ,khiôngtađangnghĩngợixemcóthểgiúpđượcgìtrong cabệnhhiểmnghèonàođó.Sởdĩ Jáncsi đồngýđểnói chuyệnvớiBrunswickvềviệc làmcủangườiđạcđiền,vìnhưvậy thìcậumớibảovệđượcmẹtrướcbố,vảlạitoànbộviệcđóchỉđềphòngtrườnghợpcầnthiếtmàhivọngnósẽkhôngxảyra.GiờthìcậuchỉhỏirằngK.phảigiảithíchthếnàochobốcậuviệcchàngđếnmuộnnhưthế.Vàcuốicùng,mặcdùnétmặtvẫnhơibuồn,cậutađãhàilòngrằngK.sẽnóilàcôngviệcphụcvụởnhàtrườngkhôngthểchịuđượcvàsựđốixửcủathầygiáohaythóamạđãđộtngột làmchochàngbuồnphiềnđếnnỗi trongsự tuyệtvọngcủamình,chàngđãquênhếtmọisựthậntrọng.

Bâygiờmọiviệcđãđượccânnhắcxongvàxemracũngkhôngphảilàkhôngthểcóđượcsựthànhcông,Jáncsikhôngphảinghĩngợi,đãvuihơn,vàvớivẻhồnnhiêntrẻcon,cậutacònnóicườimộtlúc, trướchếtvớiK.,sauđóvớiFrida,ngườingồicạnhhọđã từ lâumànhưthểđangtheođuổinhữngýnghĩhoàntoànkhác,vàbâygiờlạinhậphội.Trongnhiềucâuhỏi,côđãhỏiJáncsimuốntrởthànhngườinhưthếnào.Khôngđắnđonhiều,cậutatuyênbốmuốntrởthànhngườinhưK..Sauđó,khicôhỏicậutạisao,thìcậukhôngbiếttrảlờirasao.Trảlờicâuhỏicómuốntrởthànhngườiphụcvụnhàtrường,cậudứtkhoátđáplàkhông.Chỉkhihọtiếptụcchấtvấnthìmới rõcậuđãđếnvớiđiềumongmuốnđóbằngconđườngvòngnhư thếnào.TìnhhìnhhiệntạicủaK.nóichungkhôngđángđểghentị,màlàđángbuồnvàthấpkém,điềunàyJáncsiđãthấyrõ,vàkhôngcầnsosánhK.vớinhữngngườikhácthìcậucũngđãbiết,vìvậycậucũngrấtsẵnsàngbảovệmẹmìnhkhỏiphảigặpvànóichuyệnvớiK.,thếnhưngcậutađãđếnvớiK.,yêucầuchànggiúpđỡ,vàcậuđãhạnhphúckhiK.đồngýgiúpđỡ.Dường

nhưởnhữngngườikháccậucũngnhậnthấycótháiđộnhưvậyđốivớiK.,chínhmẹcậucũngđãnhắcđếnK..TừmâuthuẫnđómàxuấthiệntrongcậusựtintưởngrằngdẫuchohiệntạiK.đangsốngvấtvưởng,thuộchạngthấpkém,vàlàngườiđángsợ,nhưngtrongmộttươnglaixa,hầunhưcònrấtmơhồchàngsẽvượtlêntấtcảmọingười.Chínhnghĩngờnghệchvềcáitươnglaixaxôi,vàconđườngđángtựhàodẫnđếnđóđãđưacậuđếnvớichàng,vớicáigiáđóthìcậusẵnsàngchấpnhậnngaycảK.hiệntại.Cáilốinghĩtrẻconnhưngđồng thời lạigià trước tuổi củacậucòn thểhiệnởcách JáncsinhìnxuốngK.nhưnhìnmộtngườitrẻhơnmàtươnglaicủaanhtacònxahơncủamình, tương laicủamộtcậubé!NhữngcâuhỏicủaFridađã làmchocậunóivềmọichuyệngầnnhưvớimộtvẻnghiêmnghịbuồnbã.K.lạilàmchocậutavuilên,khituyênbốlàchàngbiếtrõtạisaoJáncsighentịvớimình.LàvìchiếcgậyđangnằmtrênbànmàtrongkhinóichuyệnJáncsiđãmânmê,nghịchngợm.K.biết cách làmnhữngchiếcgậynhư thếnày,vànếukếhoạchcủahọthànhcông,chàngsẽđẽochoJáncsimộtchiếcđẹphơnchiếcnày.JáncsirấtmừngtrướclờihứacủaK.,cậutavuivẻtừbiệthọ,vừanắmchặttayvừanói:

-Vậy,đếnngàykianhé!ChínhlúcJáncsivừađikhỏi,thầygiáođãđếnđậpcửa,vàkhinhìnthấy

K.vàFridađangthảnnhiênngồibênbàn,ybắtđầuquátlên:-Xinlỗiđãquấyrầy,nhưngtôimuốnbiếtbaogiờthìởđâyđượcsạch

sẽ,ngănnắp!Chúngtôichenchúcnhaungồingayởbênkia,việcđóđãảnhhưởngđếngiảngdạy,còncácngườithìlạingồidạngchândangtayởđây,trongcáiphòngthểdụcrộngnày.Đểchothoáimáihơn,cácngườiđãđuổibọnphụtáđi!Nhưngbâygiờthìítra,cácngườihãyđứngdậy,hoạtđộngđi!-RồiyquayvềphíaK.: -Cònanhbâygiờđi lấycơmsángởquán"Bêncầu”vềchotôi!

Yhétlêngiậndữ,nhưnglờilẽlạicóphầnhiềnlành,kểcảtiếnganhcụccằnnữa.NhưngK.sẵnsànglàmtheo,chàngchỉmuốndòxétgãgiáoviên,nênđãnói:

-Nhưngmàngườitađãsathảitôirồikiamà.-Sathảihaykhôngsathải,anhcũngphảiđilấycơmsángchotôi,-gã

giáoviênnói.-Thìchínhtôimuốnbiếtrằnghọcósathảitôihaykhông,-K.trảlời.-Anhhuyênthuyêngìthế?Chínhanhđãkhôngchấpnhậnsựsathảikia

mà?-Gãgiáoviênhỏi.

-Vàviệcđóđủđểsựsathảimấthiệulựchaysao?-K.hỏi.-Vớitôithìkhông,anhcóthểtinđiềuđó,nhưngđốivớitrưởngthônthì

đúngthế,thậtkhôngthểhiểunổi.Bâygiờthìanhnhanhchânlêncho,nếukhôngthìanhbay.

K.hàilòng.Gãgiáoviênnhưthếlàđãnóichuyệnvớitrưởngthôn,hoặccó lẽychưanóichuyệnvớiông tamàchỉ tưởng tượng rachomìnhcáiýkiếncóthểlàcủatrưởngthôn,vàđiềuđóđốivớiK.ngherathuậnlợi.BâygiờK.địnhđilấycơmsángngay,nhưngtừchỗhànhlanggãgiáoviêncòngọichàngquaylại.Hoặc làymuốnthửxemK.cóngoanngoãntuân lệnhkhông,hayylạinảyraýthíchralệnhnữa,vàthíchthúnhìnK.laođi,rồisauđóngheygọi,quaylạicũngnhanhnhưvậy,chẳngkhácmộtgãhầubàn.K.biếtrõrằngnếuquávânglờithìhẳnsẽkhôngtránhkhỏitrởthànhnôlệvàlàmbungxungchogãgiáoviên,nhưnglúcnàythìchàngmuốntrongmộtgiớihạnnhấtđịnh,kiênnhẫnchịuđựngtínhtìnhbấtthườngcủay,vìnếuykhôngthểsa thảichàngtheocáchđó thìnhưđãbiết, rõràngycó thể làmkhổchàngđếnmứckhôngchịuđựngđượcvìviệc làm.MàđốivớiK.giờđâyviệclàmnảylạiquantrọnghơn,sovớitrướcđây,cuộctròchuyệnvớiJáncsiđãkhơidậytrongchàngnhữnghyvọngmới,hiểnnhiênlàbấpbênh,vàhoàn toànkhôngcó cơ sởnhưngchàngkhông thểnàoquênđượcnữa,nhữnghyvọngđóhầunhưđã làm lumờcảBarnabás.Nếu lập tứcchàngtheonhữnghyvọngđó,vàkhôngthểlàmgìkhácthìphảidồnhếtsứclựcchonó,khôngđượcquantâmđếnđiềugìkhác,kểcảănuống,nhàở,cũngnhưcácnhàchứctráchcủalàng,thậmchícảFridanữa,mặcdùthậtracơsởcủamọichuyệnchínhlà

Frida và chàng chỉ quan tâm đến tất cả những gì liên quan tới Frida.CôngviệchiệntạiđãphầnnàolàmchoFridavữngtin,vìvậymàchàngphảicógắngduytrìnó.Vàchàngkhôngđượcânhậnvìđểthựchiệnmụcđíchmàphảichịuđựnggãgiáoviênnhiềuhơnmứcđãchịuđựng.Nhữngviệcđócũngkhôngcógìđặcbiệtđauđớn,chỉ làmột trongnhữngnỗichịuđựngnhỏthườngxuyêncủacuộcđời,thấmgìsovớicáimàK.vươntới.Màđâuphảichàngđếnđâyđểsốngcuộcđờitửtế,yênổn.

Nhưđãtỏrasẵnsàngngaylậptứcchạyđếnquánăn,giờđây,cũngvớitinhthầnđó,chàngsẵnsàngthựchiệnlệnhmới,dọndẹplạicănphòngđểcôgiáokiacùngvớilớphọccủamìnhcóthểchuyểnsang.Nhưngphảidọnthậtnhanh,bởivìsauđóK.phảiđi lấycơmsáng,vìgãgiáoviêncũngđãđóilắm rồi, và khát nữa. K. cố công tỏ ra làmọi thử sẽ được như họmongmuốn,gãgiáoviênnhìnK.làmviệc:chàngdọndẹpchỗnằm,đẩycácdụng

cụthểdụcvềvịtrícủachúngvàquétnhàrấtvộivãtrongkhiFridalaubụcgiảng.Sựnhiệttìnhcủahọđãlàmchogãgiáoviênyêntâm,ycònchỉchoK.biếtcủidùngđểđốtlònằmphíasaucửaravào-rõrànglàykhôngmuốnchophépK.đếnkhochứacủi.Sauđóyđisangvớibọntrẻ,vớilờiđedọarằnglátnữasẽquaytrởlạikiểmtracôngviệccủahọ.

Họimlặnglàmviệcmộtlúc,sauđóFridahỏiK.tạisaobâygiờchànglạinghelờigãgiáoviênvớisựsốtsắngnhưthế.Mộtcâuhỏilolắngvàcảmthông,nhưngK.lạinghĩFridatrướcđâyđãhứasẽbảovệchàngtrướcmệnhlệnhvàsựlộngquyềncủagãgiáoviên,nhưngcôkhôngthựchiệnđượcđiềuđó,chàngchỉtrảlờilànếumộtkhiđãlàngườiphụcvụnhàtrườngthìchàngcũngphảilàmtrònbổnphậncủamình.Lạiimlặng,chođếnkhiK.-cuộcnóichuyệnngắnngủinàyđãlàmchàngnhớlạirằngdườngnhưmộtlúclâurồi,hầunhưtrongsuốt thờigiancuộcnóichuyệndiễnravớiJáncsi,Fridađắmchìmtronglotoan-trongkhilấycủiđãhỏicôđangbậntâmvềviệcgì.Fridatừtừnhìnlênchàngvàtrảlờirằngkhôngcóchuyệngìrõràngcả,côđangnghĩđếnbàchủquán,vànghĩrằngtrongmỗilờibànóicóbaonhiêulàsựthật.ChỉkhiK.gạnhỏithìsaumộtchútdodự,cômớitrảlờichitiếthơnmàvẫnkhôngngừngcôngviệc.Đâuphảivìcôchămchỉ,chínhcôngviệcđangkhôngtiếntriển,màchỉcốtđểcôkhỏiphảinhìnK.Vàbâygiờcôkểrằng khiK. nói chuyện với Jáncsi, lúc đầu cô đã thản nhiên nghe họ nói,nhưngsauđócôchúýđếnlờiK.vàbắtđầunhậnraýnghĩacủanhữnglờinóimộtcáchtỉnhtáohơn,từlúcđótrởđi,trongnhữnglờicủaK.côkhôngthểkhôngnhậnthấysựthậttrongnhữnglờicủabàchủquánmàcôkhôngbaogiờmuốntin.Câutrảlờichungchungnày,cảgiọngnóinhưthanvãn,khóclócđãlàmK.bựcmìnhhơnlàlàmchàngcảmđộng,nhấtlàviệcbàchủquán lại can thiệp vào cuộc đời chàng thôngqua nhữnghồi ức củaFrida.Némchỗcủiđangômtrongtayxuốngđất,vàngồilênđó,vớigiọngnghiêmnghịchàngđòihỏicôgiảithíchcặnkẽ.

-Ngaytừđầubàấyđãnhiềulầnthuyếtphụcemđừngtinanh,-Fridabắtđầunói.-Bàấykhôngkhẳngđịnhrằnganhnóidối,ngượclại,bàấynóianhlàngườicởimởmộtcáchtồtuệch,bảntínhcủaanhkhácvớinhữngngườiởđâyđếnnỗinếuanhcónóithậtthìchúngemcũngkhómàtinanhđược,vànếukhôngcómộtngườibạngáitốtbụnggiảinguytrướcthìchúngemphảitrảiquanhữngcayđắngvìniềmtinđó.Điềuấycũngxảyrangaycảvớibàta,mặcdùbàtahiểuđượcconngườiđấy.Chỉsaukhinóichuyệnvớianhlầncuốiởquán"Bêncầu",thìbàtamớinhậnrasựláucácủaanh(emchỉnhắclạinhữnglờicủabàấy),bâygiờthìanhkhôngthểlừađượcbàta,chodùanhcógiấunhữngýđịnhthựccủamình.Cóđiềulàanhkhônggiấugiếm

gìcả,bàấynóiđinóilạinhưthế,bàấycònnói:Nếucódịpcôthửlắngngheanhta,khôngphảimộtcáchhờihợt,không,màphảithậtsựlắngnghetới.Bàấyđãlàmđiềuđó,vàbàấycònrútranhữngviệcliênquanđếnem,đạiloạilà:anhbámlấybàấydùngđúngcáitừđó,làvìemtìnhcờgặpanh,thấyemdễthương,anhđãnghĩmộtcáchhếtsứcnhầmrằngmộtcôbánhàngởquánrượulàchiếnlờiphẩmdễdàngchobấtkỳngườikháchnàochìatayrachocô.Ngoàira,nhưbàấybiếttừngườiphụtráchnhàănquán"Ôngchủ",hômấy,vìlýdogìđó,anhđịnhngủlạiởđó,vànóichunganhkhôngthểđạtđượcviệcđóbằngcáchkhác,nếukhôngthôngquaem.Vớinhữngviệcđó,đốivớianhcũngđủlýdođểđêmấyanhlàtìnhnhâncủaem,nhưngđểanhtiếptụcđitớithìphảicầnnhiềuthứhơn,vàcáinhiềuhơnvàphảitiếptụcnày chính làKlamm.Bà chủ quán không khẳng định rằng bà ấy biết anhmuốngìởKlamm.Bàấychỉnóilàtrướckhiquenem,anhcũngđãthathiếtđếnvớiKlammnhưlàsauđó.Cókhácchăngchỉlàtrướcđâyanhkhôngcóhyvọnggì,cònbâygiờ thìanhnghĩ là trongemanhđã tìm thấycôngcụđángtincậyđểthậtsựcóthểđếnvớiKlammmộtcáchnhanhchóng,thậmchí là có tư thế. Emmới hoảng làm sao, nhưng lần đầu chỉ thoáng qua,khôngcónguyênnhângìsâuxahơn,hômnay,anhnóitrướcngàyquenem,anhđãlangthanghoàntoànkhôngphươnghướngởđây.Hìnhnhưchínhbàchủquáncũngnóinhữnglờinày.Bàấynóirằngtừkhiquenbiếtem,anhđãtrởnêncóchíhướng.Từchỗanhtưởngrằngđãchiếmđoạtđượcem,ngườiyêucủaKlamm,vàvớiviệcđóanhđãbiếnemthànhvậtbảođảmmàchỉcóthểchuộclạivớimộtgiáđắtnhất.CốgắngduynhấtcủaanhlàbànbạcđượcvớiKlammvớisốtiềnchuộclạiđó.Bởiemkhônglàgìđốivớianhnênanhđãlàmtấtcảvìsốtiềnchuộc:anhsẵnsàngnhượngbộtấtcảnhữnggìliênquanđếnem,nhưngvềcáiphầnthưởngđóthìanhlạitỏrabướngbỉnh.Chonênanhkhôngquantâmđếnviệcemmấtviệclàmởquán"Ôngchủ",khôngđểýtớiviệcembỏquán"Bêncầu",khôngcầnbiếtrằngemphảihoànthànhcôngviệcphụcvụnặngnềởnhàtrường.Anhkhônghềcótítếnhịnàođốivớiem,thờigiananhcũngkhôngcóchoemnữa,anhbỏmặcemchobọnphụtá,nghetinđồnanhcũngkhôngbiếtghentuông,trongmắtanhemchỉcómộtgiátrịduynhất-emlàngườitìnhcủaKlamm.AnhchỉngờnghệchloemquênmấtKlamm,vàkhirốtcuộccáigiâyphútquyếtđịnhđếnthìemđừngphảnđốiquálắm;anhgiaochiếnvớingườiduynhấtmàanhcholàcókhảnăngtáchemrakhỏianh,vàlàmcăngthẳngthêmmốihiềmkhíchcủaanhvớibàấyđểcùngvớiembỏcáiquán"Bêncầu"đó,anhkhôngnghingờrằngtrongmọihoàncảnhemlàsởhữucủaanh.Anhthầmhìnhdungcuộcnói chuyện vớiKlamm nhưmột thứ kinh doanh gì đó trên cơ sở kẻ bán,ngườimua.Anhtínhtoánmọinhẽ.Chỉđểđạtcáimàanhmongmuốn;nếu

Klammcầnem,anhcũngsẽtraoemchoKlamm;nếuKlammmuốnanhởlạivớiemthìanhởlại;nếuôngấymuốnanhđuổiemđithìanhđuổi;anhcònsẵnsànglàmtròhềnữacơ.Đểphụcvụlợiíchcủamình,anhlàmravẻyêuemđểquađó cố thắngđược sự thờơ củaKlamm,nhânmạnhcái vôdanhtiểutốtcủamình,vàlàmnhụcôngấylàanhđãthếvàovịtrícủaôngta.Hoặcthôngquaviệcanhnóichoôngấybiếtnhữngđiềuemtựbộclộvềtìnhyêucủaemvớiôngấy,-màquảlàemđãnóinhưvậythật,-vàanhđềnghị ông ấy chấpnhận em trở lại, tất nhiên là đểđượcđáp lại khoản tiềnchuộc.Rồi rốt cuộc, anh sẽdễdàngnhândanhvợchồngK.màđi ănxinđấy.Nếurồiđâyanhđãthấtvọngvềtấtcả,vềnhữngđiềuanhgiảđịnh,vềnhữnghyvọngvàcảnhữngđiềuanhhìnhdungchomình,vềKlammvàvềmốiquanhệcủaôngấyvớiemthìlúcđóbắtđầucáiđịangụccủaem,lúcđóemsẽlàsởhữuduynhấtcủaanhđểanhdựavàonhưnglạilàsởhữukhôngcógiátrị,vàanhsẽđốixửvớiemnhưvậy,vìtronganhchỉcómộttìnhcảmduynhấtdànhchoem:đólàtìnhcảmcủakẻsởhữu.

K.mím chặtmôi chú ý, vẻ căng thăng, đống củi đã vung vãi ở dướichàng,chànghầunhưngồiphệtxuốngđấtnhưngkhôngnhậnthấy.Chàngđứngdậy,ngồilênbụcgiảngvànắmlấytayFrida,côlảngtránhvẻmệtmỏi.Chàngnóivớicô:

-Anhkhôngthểnàophânbiệtđượctrongnhữngđiềuemnói,đâulàýkiếncủabàchủquánvàđâulàýkiếncủaem.

-Đâychỉlàýkiếncủabàchủquán,-Fridatrảlời.-Emđãnghe,vìemkínhtrọngbàấy,nhưnglầnđầutiêntrongđờđãkhôngđồngývớibàấy.Tấtcảnhữngđiềubàấynóiđềuđaulòng,nóxalạngaycảvớinhữnglinhcảmvềchuyệncủahaichúngta!Thậmchíemcảmthấymọiđiềuđềungượclạivớinhữnglờibàấy.Emnhớđếnbuổisángảmđạmsaucáiđêmđầutiêncủachúngmình,anhquỳởbênem,vàánhmắtanhdườngnhưnói:tấtcảthếlàhết.Sauđó,quảthậtsựviệcđãdiễnralàchodùemcốgắngđếnđâuthìemcũngchỉcảntrởanhhơnlàgiúpđỡ.Vìemmàbàchủquántrởthànhkẻthùcủa anh, kẻ thù lớn, ngườimà anh vẫn coi thường, vì emmà anh phải lolắng,phảiđấutranhđểcóviệclàm.Vìemmàanhphảirơivàotìnhthếbấtlợitrướctrưởngthôn,vìemmàanhphảiphụctùnggãgiáoviên,vìemmàanhphảichịuđựngbọnphụtá,vàđiềuxấuxanhấtlàvìemmàcóthểanhđãxúcphạmKlamm.BởivìviệcbâygiờanhcótìmcáchgặpKlamm,chỉ làmộtcốgắngvôhiệuđểlàmlànhvớiôngta.Emnghĩrằngbàchủquánbiếttấtcảnhữngđiềunàyhơnemnhiều,bàấychỉmuốntránhchoemsựtráchmócdằnvặtbảnthân.Ýđịnhthìtốtnhưngvôích.Tìnhyêumàemdànhchoanhlẽrađãcóthểgiúpemvượtquatấtcả,thậmchícònđưaanhđixahơn,

nếukhôngởtronglàngthìởnơikhác.NóđãthểhiệnsứcmạnhcủamìnhbằngmộtbàihọckhicứuanhkhỏinhàBarnabás.

-Nóitómlại,lúcđóemđãsuynghĩkhácvớibàchủ?-K.hỏi.-Vàtừấycógìđãthayđổi?

-Emkhôngbiếtnữa,-FridatrảlờivàliếcnhìnbàntayK.đangđặttrênbàntaycô,-cólẽkhôngcógìthayđổicả.Anhởbênem,vàhỏibìnhtĩnhnhưthếnàythìemtinlàkhôngcógìthayđổi.Nhưngthậtra...-CôrútbàntaymìnhrakhỏitayK.,ngồithẳnglên,vẻcứngnhắcvàbậtkhócmàkhônggiấumặt.CôphôkhuônmặtđẫmnướcmắtvềphíaK.nhưthểkhôngphảicôvìbản thân,vànhưvậy thìkhôngcógìphảigiấugiếm,màcôkhócvìsựphảnbộicủaK.,vànhữnggiọtnướcmắtđaukhổcủacôliênquanđếnK.mộtcáchchínhđáng.-Nhưngthậtratấtcảđãthayđổikểtừkhiemngheanhnóichuyệnvớicậubéđó.Anhbắtđầumớihồnnhiênlàmsao,anhquantâmếncácmốiquanhệởgiađìnhcủahọ,đếnđiềunàyđiềukia,giốngnhưkhianhbướcvàoquầyuốngrượu,thânmậtvàcởimở,anhtìmánhmắtemvớimộtvẻsốtsắngngâythơ.Vâng,giốngnhưvậy,vàemchỉmuốngiácóbàchủquánởđấyđểnghenhữnglờianhnói,đểrồisaunhữngsựviệcnàybàấyhãy tiếp tụcgiữnguyênýkiếncủamình!Mà lúcđóchínhemcũngkhôngbiếtbằngcáchnào,bỗngnhiênemnhậnracuộcnóichuyệncủaanhsẽđiđếnđâu.Bằngnhữnglờiđầythôngcảmcủamình,anhcốtìmcáchlấylòngtinkhôngdễgìlấyđượccủacậubé,đểsauđócóthểđithẳngtớimụcđíchcủamình,mụcđíchấyemngàycàngnhậnthứcrõ:Đólàngườiđànbà!Qualờianhthìtưởngnhưanhlolắngvìcôta,nhưngđằngsaunhữnglờinóiđóchegiấumốiquantâmđếnnhữngviệcriêngcủamình.Anhđãlừacôtatrướckhichiếmđượccôta.Emkhôngchỉnghethấyquákhứcủamìnhtừnhữngđiềuanhnói,màcảtươnglaicủaemnữa.Emcảmthấybàchủquánđangngồibênemvàgiải thíchchoem tấtcả,cònem thìcốcôngbácbỏ,nhưngđồngthờiemcũngthấyrõsựvôvọngtrongnhữngcốgắngcủamình,trongkhi,thựcchấtthìkhôngphảiemlàkẻbịlừagạt,-emthìchẳngcòngìđểbịlừanữa-màlàngườiđànbàxalạđó.KhiemtrấntĩnhlạivàhỏiJáncsimuốn trở thành gì, và cậu ta trả lời rằngmuốn trở thành người như anh,nghĩa làcậu tađãhoàn toàn thuộcvềanh.Thế thìbâygiờcógìkhácbiệtgiữacậubécừkhôimàsựngâythơđãbịngườitalạmdụng,vàemởquầybánrượu?

-Thảynhữngđiềuemnói,trongchừngmựcnàođólàđúng,-K.trảlời,vànhưđãtừngquenvớinhữnglờitráchmóc,chàngcốtựchủ,-khôngthểnóilàkhôngđúnglogic,nhưngmàquáthùđịch.Đấylànhữngýnghĩcủabàchủquán,kẻthùcủaanh,chodùemtưởnglàcủaem,vàđiềunàyđãanủi

anh.Đồngthờiđócũnglànhữngbàihọcvẫnluônluôncóthểhọchỏiởbàchủquánviệcnày,việckia.Bàấykhônghềnóichoanhnhữngchuyệnnhưthế,dùrằngbàtađâucóthươngtiếcgìanh.Chắcchắnbàấygiaovũkhínàychoemvớihyvọngrằngtrongthờiđiểmđặcbiệtxấuhoặcquyếtđịnhđốivớianhemsẽdđểchốnglạianh.Nếuanhlạmdụngem,thìbàtacũnglàmnhưthế!Emhãynghĩlạiđi,Frida,nếutấtcảđúngnhưbàchủquánnóithìđiềuđólàrấttồitệchỉtrongtrườnghợpemkhôngyêuanh.Lúcđó,vàchỉlúcđómớiđúnglàanhbàymưukếchinhphụcemcótínhtoánđểrồibắtbíbằngcáimàanhđãtìmkiếmđược.VàtrongtrườnghợpấythìcólẽngaytừđầutheokếhoạchcủamìnhanhđãkhoáctayOlgabướcđếnbênemvớiýđồđặtratừtrướclàgợisựthôngcảmcủaemđốivớianh,bàchủquánđãquênliệtkêđiềuđóvàodanhmụctộilỗicủaanh.Nhưngnếukhôngcókhảnăngtồitệấy,vàhồiđókhôngphảiconthúnàođóđãlôiemlạiphíamình,màemcũngđếnvớianhnhưanhđếnvớiem,chođếnkhigặpđượcnhausaysưamêmẩn,thìFrida,emnóixemtìnhhìnhthếnào?Vậythì,việccủaanhcũnglàcủaem,giữahaitakhôngcósựkhácbiệt,chỉcókẻthùcủachúngtachiatáchchúngta.Điềunàyđúngvớimọiviệcnóichung,vàđúngcảvớiJáncsinữa.CòncuộcnóichuyệnvớiJáncsithìemxétđoánhơiquádotâmhồnemquádễbịtổnthương,vìnếumụcđíchcủahaichúngtôi,củaJáncsỉvàcủaanh,khônghoàntoàntráingượcnhauthìviệcđókhôngthểdẫnđếnmâuthuẫngìđógiữahaichúngtôimànhữngsựtráingượcđócũngkhônggiấuđượcJáncsi.Vànếuemcholàmìnhđánhgiáthấpconngườithậntrọngấy thì dẫu cho cậu ta khônghiểu hếtmọi việc, anh hy vọng rằngđiều đócũngkhônggâynguyhạigìchomộtaicả.

-Conngười takhómànhậnbiếtđược,anhK.ạ, -Frida thởdàinói. -Điềuchắcchắnlàemkhôngcógìnghingờanhcả,cònnếuquabàchủquánmàcónhữngchuyệnnhưthếnhậpvàoem,thìemxinsungsướnggạtbỏvàquỳxuốngxinlỗianh.Thựcraemlàmviệcđósuốtthờigianvừaqua,chodùemnóivớianhnhữngđiềukhắtkhenhưthếnàođinữa.Nhưngmàđúnglàanhvẫngiữkínnhiềuchuyệnđốivớiem,anhđiđivềvềmàemkhôngbiếtanhđiđâu,vềđâu.Vừa rồikhi Jáncsigõcửa,anh liềnkêu tocái tênBarnabás.Giámà chỉmột lần thôi emđược anh gọi tình cảmnhư thế, vìnhữnglýdokhôngthểhiểu,anhđãnóiracáitênđángghétđótrướcmặtem.Nếuanhkhôngtinem,thìlàmsaotrongtimemlạikhôngnổilênsựngờvựcđốivớianh?Bởivìnhưvậythìanhhoàntoànnộpemchobàchủquánvàcóvẻdườngnhưvới thái độ củamình, anhkhẳngđịnhnhững lời củabà ấy.Khôngphảitrongmọiviệc,emkhôngmuốnnóirằnganhkhẳngđịnhchobàấytrongmọiviệc,anhchẳngđãvìemmàđuổibọnphụtáđósao?Ồ,nếu

anhbiếtđượcemkhátkhaotìmmộttíchútđiềutốtđẹpđốivớimìnhtrongnhữngviệcanhlàm,anhnói,chodùemcóđaukhổgiàyvòvìđóđichăngnữa!

-Fridaạ, trướchếtanhkhônggiấuemđiềugì trênđờinàycả,-K. trảlời.Bàchủquáncămghétanh,vàcốcôngchiarẽemkhỏianh,bàấyđãlàmviệcbằngnhững thủđoạnmới kinh tởm làm sao!Còn em,Frida, emchophépbàấynhiềuquá!Vậyemnóiđi,anhgiấuemđiềugì?EmbiếtrằnganhmuốnđếnđượcchỗKlamm,emcũngbiết trongchuyệnnàyemkhôngthểgiúpanh,vàanhphải tựmình làm lấy.Emthấyđấy,chođến lúcnàyanhchưađạtđượcgìcả.Nhữngcuộcthểnghiệmvôíchnàycũngđãđủlàmanhnhụcnhã,lẽnàoanhphảilàmtăngthêmsựnhụcnhãcủamìnhbằngviệckểlạichúng?Anhphảikhoe rằnganhđãđợiKlamm,rét run lẩybẩysuốtcảbuổichiềubêncáixetrượttuyếtcủaôngấychắc?Anhvộiđếnvớiem,hạnhphúcvìcuốicùngkhôngphảinghĩvềnhữngviệcnhưthếnàynữathìnhữngviệcđólạiậpđếntừphíaemmộtcáchđedọa.Barnabásư?Vâng,anhđợianhtađấy,BarnabáslàngườiliênlạccủaKlamm,vàkhôngphảianhđãlàmchoanhtatrởthànhngườiliênlạc.

-LạiBarnabás!-Fridakêulên.-Emkhôngtinđượcanhtalàngườiliênlạctốt.

-Cóthểlàemnóiđúng,-Ktrảlời.-Nhưnganhtalàngườiliênlạcduynhấtmàngườitapháiđếnvớianh.

-Thế thìcàngkhông tốt, -Fridanói. -Anhcàngphảiđểphònganh tahơn.

-Rất tiếc, chođến lúcnàychưacó lýdogìđể làmviệcđó, -K.mỉmcười,nói.-Anhtaítđến,vàcáianhtamangđếnlạivôgiátrị:chỉátrịlànóđếntrựctiếptừKlamm.

-Nhưngmàanhxem,-Fridanói,-hóaraKlammkhôngcònlàmụcđíchcủaanhnữa,cólẽđiềunàylàmchoemlongạinhất.ViệcanhluônhướngtớiKlammmàlờemđilàkhôngtốt,nhưngbâygiờhìnhnhưanhđãlùicáchxaKlamm,thìmớilàđiềutồitệnhấtmàbàchủquáncũngkhôngnhìnthấytrước.Theobàấythìhạnhphúccủaem,cáihạnhphúcmơhồnhấtmàlạithựctế,sẽkếtthúcvàongàyanhhoàntoànthấyđượcrằngnhữnghyvọnggắnliềnvớiKlammlàvớvẩn.Nhưngbâygiờanhkhôngđợiđếnngàyđónữa,bỗngnhiêncómộtcậubébướcvào,vàthếlàanhbắtđầutranhđấuvìmẹcậutanhưthểtranhđấuvìýnghĩacủacuộcđờimìnhvậy.

-EmđãhiểuđúngcuộcnóichuyệncủaanhvớiJáncsi,-K.nói.-Quả

thật lànhưvậy.Nhưngmàemđãquênhết toànbộcuộcđờiemtrướcđây(tấtnhiênlàtrừbàchủquán,ngườikhôngchịuđểngườitavứtbỏmộtcáchdễdàng)đếnnỗiemkhôngbiếtlàchúngtacầnphảitranhđấuquyếtliệtvìmỗisựtiếnlên,nhất lànếuaiđótừhàngthấpkémvươnlênhaysao?Emcũng không biết là ta cần phải lợi dụng tất cả những gì hứa hẹn niềmhyvọng,dùlànhỏnhoinhưthếnàochăngnữahaysao?MàngườiđànbàấylàngườicủaLâuđài,chínhbàtađãnóichoanhbiếtkhingàyđầutiênanhlạcvàonhàLaseman.Cáigìchắcchắnhơnlàxinlờikhuyênhoặcyêucầusựgiúpđỡcủabàấy.NếubàchủquánbiếtmộtcáchchínhxáccáctrởngạiđãgiữchúngtacáchxaKlamm,thìnguờiđànbàấylạibiếtconđườngdẫnđếnôngta,bởivìchínhbàtacũngđãđitrênconđườngđó.

-ĐườngdẫnđếnKlaramư?-Fridahỏi.-Tất nhiên là đếnKlamm, đến nơi nào khác nữa cơ chứ? -K. nói và

chàngnhảylên.-Anhphảiđilấycơmsángđây.Fridakhẩnkhoản,gầnnhưlànănnỉchànghãyởlại,nhưthểnếuchàngở

lạivớicôthìchànglờianủicủamình.NhưngK.nhớtớigãgiáoviên,chàngchỉvàocánhcửamàbấtkỳlúcnàocũngcóthểbậtmởgiậndữ,vàhứalàsẽtrởvềngay;Fridakhôngcầnphảiđốtlòsưởi,rồiđâychàngsẽlàmviệcđó.CuốicùngFridaimlặngđồngý.Khichânđãdẫmlêntuyếtởngoàisân,lẽraconđườngphảiđượcxúctuyếttừlâu,côngviệcmớichậmchạplàmsao!-K.trôngthấymộttênphụtáđangbámvàochấnsonghàngràovẻmệtmỏiphờphạc.Nhưngchàngchỉthấycómộttên,tênphụtákiaởđâu?Ítrathìchàngcũngđãlàmchomộttênphảinhụtchírồichăng?Nhưngởđâyvẫncònsựsốtsắng,biểuhiệnlàkhitrôngthấyK.,tênphụtáliềntươitỉnhlên,vàhắnbắtđầuhuơmạnhtayvẻkhátkhaoquyphụcgiảnhângiảnghĩa.“Sựkiêntrìcủahắnquảlàmẫumực!-K.tựnhủ,vàchàngbuộcphảinóithêm:sẵnsàngchịulạnhởchấnsonghàngrào!".Nhưngchàngchỉgiơnắmđấmlênvẻđedọa,cửchỉnàyđãchậntrướcmọisựtiếnlạigần,thậmchítênphụtágiậtlùilạivìhoảngsợ.ChínhlúcđóFridamởcửasổ,theothỏathuậncủahọ,trướckhiđốtlòsưởicôphảithônggió.Tênphụtá,ngayphútấy,hướngmọisựchúývàocô,vàdườngnhưlàmtheolựchấpdẫnkhôngthểcưỡnglạiđược,hắnbòvềhướngcửasổ.NétmặtFridaméoxệchđi,rõràngbịgiàyvòbởilòngthươnghạiđốivớitênphụtávàcôquayvềphíaK.ngầnngại,vẻvanxinchânthành.Từtrêncửasổcôvẫytaymộtcáivẻdodự,khôngbiếtđượcchắcchắncáivẫytayđócónghĩalàcấmhãylàsựchophép.Nêntên phụ tá không dám liều lĩnh và ngừng tiến lại gần. Thấy thế Frida vộivàngđónglớpcửasổngoàicùng,vàcôđứngsaucánhcửa,taycầmthencửasổvớinụcườiđôngcứng,đầungảsangbênvàmắtmởto.Côcóbiếtchăng

làlàmnhưvậycôcàngquyếnrũtênphụtáhơnlàđuổihắnquaylại?NhưngK.khôngngoáilạinữa,chàngchỉlođinhanhhơnvàtrởvềsớmhơn.

CHƯƠNG XIVXếchiều,khitrờiđãtối,cuốicùngK.đãdọnsconđườngngoàivườn,

chàngxúctuyếtrahaibênthànhgòcao.Chàngđãhoànthànhcôngviệccủangày.Chàngđứngnơicổngvườn,côđơngiữavùngquê.Chàngđãđuổitênphụ tá từmấygiờ trướcđấy, rượt theohắnmộtđoạn, tênphụ táđã trốnởđâuđógiữakhuvườnvànhững túpnhànhỏ, rồimấthútkhôngxuấthiệnnữa.Fridaởnhà,hoặclàcôđanggiặtquầnáobẩn,hoặclàcôvẫnđangtắmchoconmèocủaGiza.GiaoviệcnàychoFrida-cáicôngviệchiểnnhiênlàghêtởmvàkhôngxứngđáng-làdấuhiệucủasựtincậylớntừphíaGiza.Lẽ raK.khôngđồngýđảmnhiệmcôngviệcđó,nếuhọphảikhôngbằngmọicáchlấylòngGizasaunhữnglúcsaonhãngcôngviệcphụcvụcáckiểu.GizaquansátvẻhàilòngtừviệcK.mangcáithùngtắmtrẻconbétítừgácxépxuốngnhưthếnào,đếnviệchọđunnướcnóng,vàcuốicùngchoconmèovàothùngtắmthậntrọngrasao.ThếrồisauđóGizagiaohẳnconmèochoFrida,vìSchwarzerđến,ngườimàK.đãquentừbuổitốiđầutiên.GãchàoK.,tronglờichàocóvẻbốirốivìnhữngsựkiệnxảyratốihômấy,phalẫnsựkhinhbỉthườngthấykhingườitachàohỏikẻphụcvụnhàtrường,sauđógãđisangphòngkháccùngvớiGiza.Vàđếngiờhaingườivẫncònởđó.

Schwarzer,mặcdù làcon traicủaquanphòngthành,vẫnsốngở tronglàng,bởitìnhyêuđốivớiGiza.NgườitađãkểchoK.nghenhưvậyởtrongquán"Bêncầu".Bằngcácmốiquanhệcủamình.Schwarzerđãđượclàngcholàmphụgiảng,gãđãthựchiệnviệcđóbằngcáchgầnnhưkhôngbỏquamộtgiờgiảngnàocủaGiza:hoặclàgãngồigiữabọntrẻtrênmộtchiếcghếnàođó,hoặcthíchthúhơnlàngồibênchânGiza,trênbụcgiảng.Sựcómặtcủagãkhônggâyphiềnphức,bọntrẻđãquentừlâurồi,vàcólẽchỉlàmthếlà dễ nhất, vì gã cũng chẳng thích gì bọn trẻ, mà cũng không hiểu đượcchúng;gãkhôngnóichuyệnvớichúng,chỉdạythểdụcthayGiza.NhưnggãlấylàmhàilònglàcóthểđượcsốnggầnGiza,trongbầukhôngkhívàhơiấmcủacôta.GãvuisướngnhấtlàđượcngồicạnhGizavàchữacácbàitập.Hômnayhọcũng làmviệcđó,Schwarzermang theocảchồngvở lớn,gãgiáoviêncũng thườngxuyênđưachoy sốvởcủamình,và trongkhi trờicònhấyhọngồibênmộtchiếcbànnhỏ,cạnhcủasổ,họlàmviệcđầusátbênđầu,bấtđộng.Bâygiờthìchỉcóthểnhìnthấyhaingọnnến.Tìnhyêuđứngđắn,thầmlặngđãkếthọlại,trongmớitìnhnàyGizalàngườilàmchủ;quảlàbảntínhcôtađôikhikhóchịu,nếucáuthìcôtavượtquágiớihạn,nhưnglại không bao giờ chịu được việc như thế ở người khác. Do vậy màSchwarzervớitínhtìnhsôinổicầnphải

thuậntheo:gãđilại,nóinăngchậmrãivàphảiimlặngnhiều.NhưngbùlạithỏađángchonhữngchuyệnđólàsựgầngũigiảndịvàlặnglẽcủaGiza.TrongkhiđócóthểGiza,nóichungkhônghềyêugã,chíítthìđôimắttròn,màutro,thậtrachưalúcnàosánglên,nhấpnháybấtthườngấychưabaogiờtrảlờicâuhỏivềviệcđó,chỉcóthểthấyrằngcôtachấpnhậnSchwarzermàkhôngchốngđối, nhưngchắc chắn côkhônghề cóý tưởnggì về sựvinhhạnhđốivớimìnhlàđượcyêucontraicủaquanphòngthành.Tấmthânđầyđặn,phìnhiêucủacôuốnéomộtcáchthoảimái,chodùSchwarzercódánmắtnhìnhaykhông.Vềphầnmình,Schwarzerđãliêntụchysinhchocôtabằngviệcgãởlạitronglàng.Vìgã,ôngbốđãnhiềulầnchongườixuống,nhưnggãđãbựcbộibỏngoàitainhữngđòihỏiấy,dườngnhưviệcngườitalàmchogãnhớtớiLâuđàivànghĩavụcủađứacontraiđãquấynhiễuhạnhphúccủagãđúngvàođiểmyếuvàkhôngthểnàobùđắplạiđược.Vậymàgãcónhiềuthìgiờrỗi,chínhvìGizathôngthườngchỉxuấthiệntrướcmặtgãlúcdạyhọcvàchữabài,tấtnhiênkhôngphảidotínhtoángầnxa,màbởivì,côtayêusựthoáimáivàdođóyêucảnỗicôđơnhơntấtcả.Cólẽcôtahạnhphúcnhất làđượcởnhàdang tay, duỗi chân trên chiếcđi văngmộtcáchyênổnbêncạnhconmèokhôngquấyrầycủamình,vìnókhôngđộngđậyđượcmấynữa.Nhưvậyphần lớn thờigian trongngàySchwarzer chỉchơirông,nhưnggãcũnglấythếlàmthíchthúvìgãluônluôntìmcáchlợidụngkhảnăngcósẵnđểđếnngõSưtửnơiGizaở,rồirónrénđilênphònggácxépcủacôta,nghengóngmộtlúctrướccánhcửaluônluônkhóasauđóvộivàngchuồnthẳng,vìgãnhậnthấyvẫnmộtsựyêntĩnhhoàntoànkhôngthểnàohiểuđượcđóở trongphòng.Thỉnh thoảngnhữnghậuquảcủa lốisốngnàycũngxuấthiệnởgã,dù làkhôngbaogiờ trướcmặtGiza:có lúctínhkiêukỳcủagiớichứctrỗidậytronglònggãmộtcáchbuồncười,điềumà tấtnhiên làkhônghợpvới trạng tháibâygiờcủagã.Phần lớnsựviệckhôngkếtthúcmộtcáchtốtđẹp,nhưK.đãthấy.

ĐiềukỳlạlàbấtchấpnhữngviệcấyngườitavẫnnhắctớiSchwarzervớimộtsựtônkính,ítrathìcũngởquán"Bêncầu",vàsựtônkínhnàylansangcảGiza.Nhưngdùsaovẫnlàkhôngđúng,khiSchwarzer,vớitưcáchphụgiảng,tưởngmìnhcóưuthếhơnK.,bởivìthựcrakhôngthểnóitớicáiưuthếnhưvậy.MộtngườiphụcvụnhàtrườnglànhânvậtrấtquantrọngđốivớihộiđồnggiáoviênvànhấtlàđốivớiSchwarzer,khôngthểcoithườngvôtộivạanhta,vànếuaiđódođịavịmàkhôngbỏđượcthóikhinhthịthìngườiphụcvụcũngcókhảnăngtựdotỏtháiđộcủamình.ĐôilúcK.muốnnghĩvềđiềuđó,vảlại từbuổi tốiđầutiênSchwarzerđãphạmlỗi lầm,lỗilầmấykhônghềgiảmđimặcdùcácsựkiệnnhữngngàytiếptheovềcơbản

đãxácminhsựtiếpđóncửaSchwarzerdànhchochàngnhưvậylàđúng.Vàkhông thểquên rằngcó thểcách tiếpđónấyđãđịnhhướngchonhữngsựviệcvềsau.NgaytừgiờđầuSchwarzerđãlàmchocácnhàchứctráchchúýđếnchàng,khimàchàngcònhoàntoànxalạởtronglàng,khôngngườiquenvànơiẩnnáu,kiệtsứcvìđiđường,trơtrọinằmtrêncáiđệmrơm.Nếunhưđêmđótrôiquayêntĩnhthìmọichuyệncóthểđãkhôngdiễnraồnào,ítrathìđãkhôngmộtaibiếtvềchàng,khôngmộtainghingờchàng,chí ít thìngườitađãkhônglảngtránhchàngđểrồivàomộtngàyđẹptrời,họđểchochàngtrúnhờnhưbấtkỳmộtngườikháchbộhànhnào,họthấychàngcóíchvàcóthểtinđược,tinđólanđikhắpvùng,vàcólẽchàngđãcóthểtìmđượcmộtchânphụcvụởmộtnơinàođó.Cácnhàchứctráchtấtnhiêncũngsẽbiếtvềchàng.Chỉcósựkhácbiệtcơbảngiữahaiviệc:mộtlàvìchàngmàđangđêmngườitakhuấyđộngcảvănphòngtrungtâm,đòihỏiphảicósựquyếtđịnhngay lập tức,hơnnữa thủphạm lại làSchwarzer,ngườimàxemraởtrênđóngườitakhôngthíchlắm;nhưngsẽkhácđi,nếuhômsauK. đến gặp trưởng thôn vào giờ hành chính và trình diện ở đó theo đúngcungcách,nhưmộtlữkháchđãcóchỗtạmtrútạinhàmộtngườidânnàođótrong làng,vàcó thểngaysánghômsauchàng lại tiếp tục lênđường,nếunhư điều rất ít có khả năng, là chàng không tìm được việc làm ở đây tấtnhiên là chỉ trong vài ngày, bởi vì chàng không có ý định ở lại lâu hơn.KhôngcóSchwarzerthìhẳnsựviệcđãxảyranhưvậy,cácnhàchứctráchsauđócũngsẽquantâmđếnvụviệcnàynhưngmộtcáchbìnhtĩnhbằngconđườnghànhchính,khôngbịsựthiếukiênnhẫncủacácđươngsựlàmphiền,điềumàhọđặcbiệtghét.TrongmọichuyệnK.đềuvôtội,cáclỗilầmthuộcvề Schwarzer, nhưng Schwarzer lại là con trai quan phòng thành mà bềngoàithìhắnđãxửsựkhôngchêvàođâuđược,vàthếlàK.cầnphảitrảgiávìtấtcả.Màrốtcuộclàdonguyênnhânbuồncườinhưthếnào?CóthểlàdosựđỏngđảnhcủaGizangàyhômấyđãlàmchoSchwarzerđêmđếnđilangthangkhôngngủ,vàlấyK.đểtrảthùchonỗibựcbộicủamình.ThếnhưngmặtkhácthìcóthểnóirằngK.cóthểcảmơnrấtnhiềucáchxửsựnhưvậycủaSchwarzerđốivớichàng.Chỉnhờvậymàđã trở thànhkhảnăngđiềuchàngkhôngbaogiờtựmìnhcóthểđạtđược,điềumàvềphầnmìnhcácnhàchứctráchcũngkhôngbaogiờđồngý:ngaytừđầuchàngđãtiếpxúctrựctiếp,tấtnhiêntrongchừngmựccóthểvớicácnhàchứctráchmộtcáchcôngkhaimàkhôngcầnsựranhmãnhnào.Cóđiềuđólàmộtmónquàkhônglấygì là lớn, nhưng nó đã giải thoát chàng khỏi nhiều sự dối trá và gian kế,nhưngcũngngaylúcđónóbiếnchàngthànhkẻgầnnhưhoàntoàntrơtrọi.Trongmọitrườnghợp,nóbấtlợichochàngtrongcuộctranhđấu,vàđãlàmchochàng tuyệtvọngnếuchàngkhông thừanhận rằnggiữa chàngvà các

nhà chức trách có sự khác biệt ghê gớmvềmặt quyền lực đến nỗi chàngkhôngbaogiờcóthểsửađổinócólợichomìnhdùchỉlàtíchútbằngbấtkỳsựdốitrávàgiankếnàomàchàngcóthể.NhưngýnghĩnàychỉđểK.tựanủi,khôngcógìgiảmnhẹtộicủaSchwarzer.NếulúcđógãhạiK.thìsắptớicóthểgiúpđỡchàng,bởivìchàngcóthểphảicầnđếnsựgiúpđỡgấprút,tỉnhưlúcnày,xemralạibấtlực.

VìFridamàcảngàyK.đãdodựtrongviệcđiđếnnhàBarnabásđểthămdò.BâygiờchànglàmviệcởngoàivàởlạitrongvườnsaukhixongviệclàđểđợiBarnabás, vàkhỏiphải tiếpy trướcmặtFrida.NhưngBarnabásđãkhôngđến.GiờthìkhôngcòngìkháclàchàngphảiđếnchỗmấyngườichịemnhàBarnabás,chỉvàiphútthôi,chàngmuốnhỏithămtừngoàibậccửarồi trở về ngay.Cắmchiếc xẻngvào trong tuyết, chàngđi ngay.ĐếnnhàBarnabás,thởkhôngrahơi;chànggõcộclốcvàgiậtcửa,cũngchẳngnhìnquanhởtrongphòng,chànghỏi:

-Barnabásvẫnchưavềà?ChỉbâygiờchàngmớithấyOlgakhôngcóởtrongđó,haingườigiàlại

gậtgàgậtgùởbênchiếcbànphíaxa,họvẫnchưahiểucáigìđangxảyraởcửa,khuônmặthọrấtchậmchạpquayvềphíađó.Amáliađangnằmtrênbệlòsưởi,ngườiphủchăncôchoàngtỉnhdậykhiK.xuấthiện,taygiơlêntránđểtrấntĩnhlại.NếucóOlgaởđây,côtrảlờingay,vàKđãcóthểđiđượcrồi. Nhưng như thế này thì ít ra chàng cũng phải bước vài bước về phíaAmália,chìataychocô,côgáiimlặngsiếtchặttayK.,chàngđềnghịcônóivớibốmẹ,nhữngngườivừabịchànglàmchohốthoảng,làcứngồiyênchỗcũ.Amáliađã làmđiềuđóbằngvài lời.K.biếtđượcOlgađangchẻcủiởngoàisân.Amáliamệtmỏiđếnmứcvừarồicôđãphảinằmxuống.Barnabásvẫnchưacóởđây,nhưngchẳngmấychốcnữayphảitrởvề,vìbanđêmykhôngbaogiờnghỉlạiởLâuđài.K.cảmơnnhữnglờigiảithích,giờthìquảthậtchàngđãcóthểđiđượcrồi,nhưngAmáliahỏichàngcómuốnđợiOlgakhông.K. trả lời rằng, rất tiếc chàng không có thời gian đợi. Amália hỏichànghômđóđãnóichuyệnvớiOlgachưa?K.ngạcnhiêntrảlờirằngchưa,vàhỏiOlgacóđiềugìđặcbiệtmuốnnóichochànghaysao.Amáliadườngnhưbựcmình,côhơibĩumôi, imlặnggậtđầuvẻnhưmuốntừbiệtvàlạinằmxuống.Từchỗnằmcônhìn ra,dườngnhưcôngạcnhiên thấychàngvẫncònởđó.Ánhmắtcônhưvẫnthế, lạnhlùng, trongsángvàbấtđộng,khônghướngthẳngtớinơinhìnmàlàhơi lướtquabêncạnhmộtcáchbốirối, khó nhận thấy, nhưng không phải do ốm yếu, hay bối rối hoặc đóngkịch,màlàhậuquảcủanỗikhaokhátđượccôđơnthườngxuyênvượtlên

trên tất cảmọi cảmgiáckhác,điềumàbản thâncôcó lẽ cũngkhôngchegiấu.K.nhớlạicáinhìnnàyđãlàmchàngbậntâmngaytừbuổitốiđầutiên,thậmchínólànguyênnhânlàmchocảgiađìnhngaylập tứcgâyra trongchàngsựkhóchịu,dùtrongbảnthâncáinhìnđókhôngcógìxấu,màđúnghơnđóchỉlàvẻkiêuhãnhxalạmộtcáchcôngkhaicủanó.

-CôlúcnàocũngbuồnnhưthếnàyhởAmália?-K.hỏi.-Cóđiềugìđóhànhhạcôchăng?Côcóthểnóiđượckhông?Tôichưabaogiờthấymộtcôgáinông thônnhưcô.Thựcrachỉhômnay,bâygiờ tôimớinghĩ tớiđiềunày.Côngườiởlàngnàyà?Côsinhởđây?

Amáliagậtđầu,nhưthểK.chỉhỏicâucuốicùng,lúcsaucônói:-VậylàanhvẫnđợiOlgachứ?-Tôikhônghiểutạisaocôcứhỏiđiềuđó,—K.trảlời.-Tôikhôngthể

ởlạinữa,vợchưacướicủatôiđangchờởnhà.Amáliađộtngộtchốngkhuỷutaynhổmdậy,côkhôngbiếtvềngườivợ

chưacướinàocả.K.nóitên,Amáliakhôngquencôta.CôhỏichàngrằngOlgacóbiếtvềsựhứahônnàykhông.K.trảlờirằngchàngtinlàcôtacóbiết,bởivìOlgađãtrôngthấychàngđivớiFrida,vảlạiởtronglàngnhữngchuyệnnhưthếvẫntruyềnđinhanhchóng.NhưngAmáliađãchochàngbiếtrằngOlgakhôngbiếtvềviệcđó,vàcôấysẽbấthạnh,bởilẽhìnhnhưcôấyyêuK..Tuycôấykhôngcôngkhainóivềđiềunày,vìbảntínhcôấyrấtrụtrè,nhưngmàkhôngthểgiấuđượctìnhyêu.K.trảlờirằngchàngtinchắclàAmálianhầm.Amáliamỉmcười,dùlànụcườibuồnbãcũngđãlàmsánglênkhuônmătcaucókhắckhổ,biếnsựcâmlặngthànhcởimở,sựxalạthànhthânthiết,mộtbímậtđượctiếtlộ,bímậtcủamậtbáumàtuycóthểlấylạibất kỳ lúc nào, nhưng lấy lại hoàn toàn thì không bao giờ làm được nữa.Nhấtđịnhlàcôkhôngnhầm,Amálianói,thậmchícôcònbiếtnhiềuhơn.Côbiết rằngOlga cũng hấp dẫnK., và cuộc thăm hỏi của chàng lấy cớ xemBarnabásđicôngcánnhưthếnào thật racũnglàvìOlga.Nhưngbâygiờ,khiAmáliađãbiếttấtcảrồithìchàngkhỏiphảinghiêmkhắcnhưvậy,chàngcóthểluitớithườngxuyênhơn.Côchỉmuốnnóiđiềuđóchochàngmàthôi.K.lắcđầu,nhắclạilàchàngđãhứahôn.Amália,hìnhnhưkhôngchúýđếnviệcđínhhôn,đốivớicôcáiấntượngmàK.trựctiếpkhơidậytrongcô,vàviệcchàngđangđứngmộtmìnhtrướcmặtcôlàquyếtđịnh.CôchỉhỏiK.quencôgáikiaởđâu,bởivìchàngchỉmớicómặttronglàngmấyhôm.K.kểlạichocôvềcáibuổi tốiở trongquán"Ôngchủ”,AmánachỉnhậnxétngắngọnlàcôrấtphảnđốiviệcOlgađưaK.vàoquán"Ôngchủ”.CôgọiOlga làm chứng, người vừa lúc ấy bước vào, tay ômmột bó củi, vẻ hào

hứng,nhanhnhẹn,đầysinhlựcmáđỏhồngvìkhílạnh.Côđãphảithườngxuyênngồiởtrongphòng,nhưngbâygiờdườngnhưcôngviệcđãlàmchocôthayđổi.Cônémbócủixuống,chàoK.mộtcáchthoảimáivàliềnhỏithămvềFrida.K.liếcnhìnAmánamộtcáchýnghĩa,nhưngdườngnhưcôkhôngmuốn thừa nhận làmình sai.Điều này cũng làmK. hơi bựcmình,chínhvìthếchàngnóivềFridamộtcáchchitiếthơnlàlẽrachàngđịnhnói.ChàngkểrằngtronghoàncảnhkhókhănnhưthếmàFridavẫncốgắngthuxếpcôngviệcởtrườnghọc,vàtrongkhivộivãkểchuyện-vìmuốntrởvềnhàngay-chàngsaysưađếnmứckhitừbiệt,đãmờihọđếnthăm.Sauđóchànghoảnglênvàngắcngứ,trongkhiAmánagầnnhưchặnlạikhôngchochàngnóitiếpvàtuyênbốngayrằngcôxinnhậnlờimời,Olgacũngbấtgiácđồngýtheo.CáiýnghĩcầnphảinhanhchóngchuồnkhỏiđâyđãlàmK.mỗilúcmộtphậpphồnglolắng,lạicònánhmắtAmánacứnhìndánvàocũnglàmchàngbồnchồndaydứt.Khôngmàumè,chàngnóirằnglờimờivừarồihoàntoànthiếusuynghĩ,donhữngcảmgiácriêngtưcủachàngchiphối,rấttiếc là chàngkhông thểgiữnguyên lờimời, bởivì giữaFridavàgiađìnhBarnabáscómộtsựthùhằnlớngìđómàchàng

-Nóihằnthùthìcũngkhôngphải,-Amálianói,côngồidậytrênbệlòsưởi,hấtchănraphíasau,-màchỉlàsựbắtchướctheodưluận.Nhưngbâygiờthìanhhãyđivềvớivợchưacướicủaanh,tôithấylàanhđangvội,vàanhđừnglo,chúngtôikhôngtớithămanhđâu,lúcđầutôinóiđùavìmuốnxỏanhđấy.Cònanhthìcóthểđếnvớichúngtôithườngxuyênhơn,điềuấykhôngcógìtrởngạicả;anhcóthểviệncớlàđợitintứcởBarnabás.Tôicònlàmchoviệcanhdễdànghơn:tôisẽgiảithíchrằngnếuBarnabáscómangtintứctừLâuđàivềchoanhthìanhấycũngkhôngthểđiđếntrườnghọcđểtraochoanhđược.Anhấykhôngthểchạynhiềuđếnthế,tộinghiệp,anhấyđếnkiệtsứcvìcôngviệcmấtthôi,chínhanhcầnphảiđếnmàlấytin!

K.chưatừngđượcngheAmálianóimộtthôinhưthế,nhữnglờinóicủacôcũngvang lênkhác thường,cócáigìcaongạo trongnhững lờinóiđó.KhôngchỉK.cảmthấyđiềunày,màrõ ràng làcảOlganữa,dẫu làcôđãquenvớiAmália.Côhơi đứng sangmột bên trong tư thế đã quen, tay đểtrướcbụng,vàvaihơixệxuống,mắtnhìnchămchămvàoAmália,trongkhiAmáliadánmắtvàoK.

-Cônhầmrồi,-K.nói.-CônhầmtonếucôtưởngrằngtôikhôngchờđợiBarnabásmột cách nghiêm túc nhất.Mongmuốn chính,mà thật ra làduynhấtcủatôilàgiảiquyếtcôngchuyệncủamìnhvớicácnhàchứctrách.VàtrongviệcnàytôicầnBarnabásgiúpđỡ,phầnlớntôiđặthyvọngởanhấy.Cómột lần tôiđã thấtvọngvềanhấyquá,nhưng trongviệcấy tôi là

ngườicólỗichứđâuphảianhấy,nóxảyratrongsựlúngtúngcủanhữnggiờđầutiên,lúcđótôicứtưởngrằngmìnhcóthểđạtđượctấtcảbằngmộtcuộcdạochơibuổitối,vàkhiđãrõlàkhôngthểđược,tôiđãtrútgánhnặngchoanhấy.Điềunàycũngđãtácđộngđếnlờinhậnxétmàtôiđãnóivềgiađìnhcáccô,vềcáccô.Nhưngviệcnàyquarồi,tôitinlàbâygiờtôiđãhiểucáccôhơn, thậmchí, thậmchí... -Chàng tìmlời thíchhợp,nhưngvìđộtngộtnênkhôngtìmra,đànhbằnglòngvớitừbắtgặpđầutiên,-cólẽgiữanhữngngườitronglàngmàchođếnnaytôiđãquenbiếtthìcáccôtốtbụnghơnbấtkỳaikhác.Amáliaạ,nếucôcoi thường,dùlàkhôngphảisựphụcvụcủaanhcô,màlàýnghĩacủacôngviệcấyđốivớitôi,thìcôlạinhầmđấy!CólẽcôkhôngphảilàngườithamdựvàonhữngviệccủaBarnabás,thếthìtốt,tôikhôngkhuấylênchuyệnấy,cứđểnhưvậy,cònnếucôthamdự,màtôicóấntượngnàyđấy,thìđấylàtaihọalớn,bởivìnócónghĩarằnganhcôđãlừadốitôi.

-Anhyêntâm,-Amálianói,-tôikhôngthamdựvàkhôngcógìbắttôiphảithamdựcả,khôngcócáigìcóthểbắttôi,kểcảanh,dùlàtôisẵnsànglàmviệcnày,việckiavìanhnhưanhđãnói,chúng tôi làngười tốtbụng,nhưngnhữngviệccủaanhtôilàviệccủaanhtôi,tôikhônghềbiếtgìnhữngviệccủaanhấy,ngoàinhữngđiềutìnhcờtôingheđượcnơinày,nơikhác.CònquaOlga thìanhcó thểnhậnđượcthôngbáođầyđủ,bởivìchịấy làngườitincậycủaanhtôi.

NóirồiAmáliađikhỏiđó,lúcđầucôđếnchỗbốmẹ,thìthầmvàilờivớihọ,sauđócôđivàonhàbếp,khôngchàotạmbiệt,bỏK.ở lạinhưthểcôbiếtrằngchàngcònởlạiđólâu,vàkhôngcầnthiếtphảichào.

CHƯƠNG XVK.hơisửngsốtđứngởđó,Olgacườichàngvàkéochàngđếnbênbệlò

sưởi,xemrathìcôthậtsựmừngvìbâygiờcóthểngồivớiK.,chỉhaingườivớinhau,niềmhạnhphúcyênổnmàsựghentuôngchắcchắnkhôngquấyphá.ChínhđiềunàylàmK.thíchthú.Khônghềcóbiểuhiệngìcủasựghentuông và nỗi e ngại do ghen tuông, chàng vui vẻ nhìn vào đôi mắt xanhkhôngquyếnrũ,cũngkhôngsaikhiếnmàhoàntoànđiềmtĩnhelệnhìnlạichàngvẻhiềnlành.DườngnhưsựcảnhbáođểgiữgìncủaFridavàbàchủquánđãkhônglàmchochàngnhạycảmhơnvớinhữnggnhậnbiếtởđây,màlạilàmchochàngđểýhơntớinhữnggìđangdiễnravàkhônkhéohơntrong xét đoán. Chàng cười với Olga, khi cô ngạc nhiên hỏi rằng tại saochànglạinóiAmálialàngườitốtbụng,bởivìcóthểnóitấtcảmọiưuđiểmkhácchocôấynhưngkhómànóiđượclàtốtbụng.K.nóirằnglờikhennàytấtnhiênlàdànhchoOlga,nhưngAmáliacóưuthếlàhamquyềnlực,khôngchỉbảnthâncôấynhậnvềmìnhtấtcảnhữnggìngườitanóitrướcmặt,mànhữngngườikháccũngtựnguyệndànhtấtcảchocô.

-Điềuđóđúngđấy,-Olgatưlựnói,-đúnghơnlàanhnghĩ.Amáliatrẻhơnem,trẻhơncảBarnabásnữa,thếnhưngtronggiađìnhthìcôấyquyếtđịnhmọichuyệntốt,xấu,thựcra,côấycũngphảigánhvềmìnhcảcáitốtlẫncáixấunhiềuhơnnhữngngườikhác.

K.thấyđiềunàycườngđiệu,bởivìchínhAmáliavừanóirằngcôkhôngquantâmđếncôngviệccủaanh,cònOlgathìlạibiếthếtvềchúng.

-Emphảigiảithíchđiềuấythếnàođây?-Olganói.-AmáliakhôngquantâmđếnBarnabásvàem,thựcracôấycũngchẳngquantâmtớiai, trừbốmẹchúngemra.Côấyđêmngàychămsóccáccụ,côấyvừahỏixemcáccụcómuốngìkhông,vàđiranhàbếpđểnấuthứgìđóchocáccụ.Vìcáccụmàcôấythứcdậy,mặcdùcảmthấyngườikhóở.Côấybịốmtừtrưavànằmởtrênbệlòsưởinày.Nhưngdùcôấykhôngquantâmđếnchúngem,thì chúng em vẫn phụ thuộc vào cô ấy, như thể giữa chúng em, cô ấy làngườinhiềutuổinhất.Nếucôấycũngchochúngemlờikhuyêntrongcôngviệccủamìnhthìhiểnnhiênlàchúngemnghelờikhuyêncủacôấy,nhưngkhôngbaogiờcôấylàmnhưthế,đốivớicôấy,chúngemlànhữngngườixalạ.Từnơixalạđến,vàhiểubiếtconngười,anhcóthấycôấythôngminhkhácthườngkhông?

-Tôithấyrõrànglàcôấybấthạnh,-K.nói.-Nhưngcôvàemtraidunghòasựtôntrọngmàhaingườidànhchocôấynhưthếnào,mộtkhiBarnabás

làmcôngviệcđưathưnàymàAmália lạikhôngcọng, thậmchícôấycòncoithường?

-Nếubiếtmìnhcóthểlàmđượcgìkhácthìngaylậptứccậuấybỏnghềđưathưmànóichungkhônglàmchocậuấythỏamãn.

-Thếanhấykhônghọcnghềđónggiàyà?-K.hỏi.- Có đấy, - Olga trả lời, - thỉnh thoảng cậu ấy cũng làm thêm cho

Brunswick,vànếumuốn thìđêmngàycậuấyđềucóviệcvàcó thểkiếmtiềnkhá.

-Vậythì,-K.nói,-anhấycóthểthaythếviệcđưathưbằngviệcđó.-Thaythếviệcđưathưà?-Olgangạc,nhiênhỏi,-cólẽcậuấylàmnghề

đưathưvìmongđượctrảtiềnchắc?-Đượcrồi,đượcrồi,-K.nói,-nhưngmàchínhcôvừanóirằngviệcđó

khônglàmanhấythỏamãn.-Không,khônglàmcậuấythỏamãn,-Olganói.-Vìcácnguyênnhân

khácnhau.NhưngdùsaothìđócũnglàcôngviệcphụcvụtrongLâuđàihaymộtcáigìđóđạiloạinhưthế,chíítthìchúngemcũngtinnhưvậy.

-Saolạithế,-K.hỏi,-cáccôcũngnghingờđiềuấyư?-Thậtrakhông,-Olgatrảlời,-Barnabásquenthuộccácvănphòng,cậu

ấy tiếpxúcvớinhữngngườiphụcvụnhư lànhữngngườinganghàngvớimình,thấytừxacácviênchức,họgiaochocậuấynhữngláthưtươngđốiquan trọng, thậm chí những lúc như vậy họ còn nhắn tin bang lời nhờchuyển,màviệcđókhôngphảinhỏ,chúngemcóthểtựhàorằngđangcòntrẻnhưthếmàcậuấyđãthànhđạtnhưvậy.

K.gậtđầu,giờđâychàngkhôngcònnghĩđếnviệcphảivềnhà.-Anhấycóquầnáođồngphụcriêngkhông?-Chànghỏi.-Anhnóivềcáiáochẽncủacậuấyư?-Olgahỏi.-Khôngphảiđâu,cái

áoấyAmáliamaytrướckhicậuấylàmngườiđưathư.Anhbắtđầuchạmtớichỗđaucủacâuchuyện.Lẽracậuấyđãnhậnquầnáotừlâu,dùkhôngphảilàđồngphục,bởivìquầnáonhưthếkhôngcótrongLâuđài,màlàbộquầnáophụcvụ.Ngườitađãhứavớicậuấy,trongnhữngviệckiểuđóởLâuđàingườitarấtlềmề,vàđiềutệhạixấunhấtlàconngườikhôngbiếtđượcsựdây dưa này nghĩa là gì.Có thể có nghĩa là thủ tục đang được tiến hành,cũngcóthểcónghĩalànóchưađượcxemxét.VídụngườitavẫnchỉmuốnthửtháchBarnabás.Cuốicùngthìlạicóthểcónghĩalàthủtụchànhchính

đã xong, do nguyên nhân thế nào đó người ta nuốt lời hứa và Barnabáskhôngbaogiờđượcnhậnquầnáo.Vềviệcnàykhôngthểbiếtgìchínhxáchơn,ítracũngphảimấtmộtthờigiandàinữa.Ngườitanói,chắcanhbiếtthànhngữ:Nhữngquyếtđịnhhànhchínhrụtrènhưgáitơ.

-Sựquansátkháđấy,-K.nói,khitiếpnhậnmộtcáchnghiêmtúcđiềuđóhơncảOlga.-Sựquansátkháđấy,cácquyếtđịnhtrongnhữngviệckháccólẽcũnggiốngcáccôgái.

-Cóthể,-Olganói,- tấtnhiênembiếtanhnghĩnhưthếnào.Cólẽlàkhenngợi.NhưngbộquầnáophụcvụchínhlàmộttrongnhữngmốilocủaBarnabás,vàbởivìchúngemvẫnchiasẻnỗilolắng,nênđồngthờicũnglàmốilocủaem.Tạisaocậuấykhôngđượcnhậnquầnáophụcvụ?Chúngemtựhỏimộtcáchvôích.Cóđiềusựviệckhôngđơngiảnnhưvậy.Chúngemđượcbiếtlàcácquanchứccũngkhôngcóquầnáophụcvụ,vànhưBarnabásnóithìhọmặcquầnáothôngthường,tấtnhiênlàquầnáorấtđẹp.MàanhcũngđãthấyKlammrồi.BâygiờthìBarnabáskhôngphảiquanchức,cũngchưathuộcgiớiquanchứccấpthấpnhất,vàcậuấykhôngdámmơtrởthànhquchức.TheoBarnabáschobiếtthìnhữngngườiphụcvụcaocấphơncũngkhôngcóquầnáophụcvụ,nhữngngườinàytấtnhiênlàkhôngthểthấyởtronglàng,conngườitacóthểnghĩđấylàniềmanủi,cóđiềuđólàniềmanủihãohuyền,bởivìphảichăngBarnabáslàngườiphụcvụcaocấp?Không,chodùaiđócóthíchcậutabaonhiêuđinữathìcũngkhôngthểquảquyếtđượcđiềuđó,khôngcóchuyệncậuấylàngườiphụcvụcấpcao,bảnthânviệc cậu ấyxuống làng, thậmchíở trong làng cũngđã chống lại điềuđó.Nhữngngườiphụcvụcấpcaodèdặthơncảcácviênchức,cólẽhọcóquyềnlàmthế,thậmchíhọcònđứngcaohơnmộtsốviênchức.Nhữngviệcnhấtđịnh đã chứng tỏ điều đó: họ làm việc ít hơn, và theo Barnabás thì cảnhtượng thậtdễchịukhinhữngngườiđànôngcạo,khỏemộtcáchhiếmhoinàyungdungđisuốtcáchànhlang.Barnabásluônlảngvảngquanhhọ.VậylàkhôngthểcóchuyệnBarnabáslàngườiphụcvụcaocấp.Ngượclại,cậuấycóthểthuộcgiớiđầytớhạđẳng,nhưngmàbọnđầytớhạđẳngnàycóquầnáophụcvụ,chíítthìhọcũngănmặcnhưthếkhivàolàng.Đấykhôngphải là quần áo thực sự, có nhiều sự khác biệt giữa hai loại quần áo ấy,nhưngrõràngngaylậptứccóthểnhậnrangườiphụcvụLâuđàiquaquầnáo, bởi vì anh cũng đã thấy họ ở quán "Ông chủ". Cái nổi bật nhất trênnhữngbộquầnáonàylàphầnlớnchúngchậtcăng,mộtngườinôngdânhaythợ thủcôngkhông thểmặc loạiquầnáonhư thế.Barnabáskhôngcó loạiquầnáođó,việcnàycũngkhônglàmcậutaphảixấuhổhaynhụcnhã,cóthểchịuđựngđược,nhưngtrongnhữnggiờxấucủachúngem-nếukhông

quáthườngxuyên,thỉnhthoảngchúngemcũngcónhữnggiờxấunhưthế,-buộcBarnabásvàemphảinghingờtấtcả.CóđúnglàBarnabásđangphụcvụởLâuđàihaykhông?Chúngemtựhỏitrongnhữnglúcđó.Hiểnnhiênlàcậuấythườngđếncácvănphòng,nhưngcácvănphòngcóđúnglàmộtbộphậnthậtsựcủaLâuđàichưa?VànếucácvănphòngthuộcvềLâuđàiđichăngnữathìnhữngnơiBarnabásđượcphépbướcvàocóđúnglàcácvănphòngkhông?Cậuấyđếncácvănphòng,nhưngđấychỉnhữngbộphậncủamộttổngthể,tiếpđấylànhữnghàngràovàbênkiahàngràocòncócácvănphòngkhác.Ngườitakhôngcôngkhaicấmcậuấytiếptụcđi,nhưngcậuấyđitiếptụcnhưthếnàođược,nếuđãgặpthượngcấp,họgiảiquyếtviệccủacậuấyvàchocậuvề?Ngoàira,ởđóngườitathườngxuyênđểý,ítrathìcậuấycũngcảmthấynhưvậy.Vàcậuấyđượcgìnếutiếptụcđi,mộtkhikhôngcòncôngviệcgìởđónữamàchỉquấyrầy?Nhưng,anhcũngđừngcoi những cái tường chắn ngang là biên giới đã quy định, Barnabás vẫnthườngxuyênlưuýemvềđiềuđó.Nhữngbứctườngchắnngangcũngcóởtrongcácvănphòngmàcậuấyvẫnqualại,vậylàcónhữngbứctườngchắnngangmàcậuấyđiqua,chúngcũnggiốngnhưnhữngbứctườngchắnngangmàcậuấychưabaogiờbướcqua, chínhvìvậykhôngcầngiả thiết trướcrằngbênkianhữngbướctườngchắnngangcuốicùngđóthựcchấtlànhữngvănphòngkháchẳn sovớicácvănphòngmàBarnabásđãvào.Chỉ trongnhữnggiờxấuthìconngườitamớinghĩnhưvậy.Vàsựnghingờngàycàngtiếp tục lanđi,không thểnàochống lạinó.Phải,Barnabásnóichuyệnvớicác viên chức, và họ giao cho Barnabás những nhiệm vụ. Nhưng đấy lànhữngviênchứcnào,vànhiệmvụgìvậy?BarnabásnóilàbâygiờngườitabổnhiệmcậuấyđếnchỗKlamm,và trực tiếpnhậnsựủynhiệmcủangài.Đâyquảlàviệclớn,gầnnhưlàviệcquálớn,nhữngkẻphụcvụcaocấpcũngkhôngđượcnhưvậy,vàchínhđấylàđiềuđánglongại.Anhnghĩxem:đượclàmnhânviêncủaKlamm,mặtđốimặtnói chuyệnvớiông ta!Nhưngcóthật lànhưvậykhông?Vâng,đúngnhưvậy, thế thì tại saoBarnabásnghingờviệnchứcmàởđóhọgọilàKlamm,cóphảilàKlammthậtkhông?

-Côđừngđùanữa,Olga,-K.nói.-LàmsaomàaiđócóthểnghingờdiệnmạobềngoàicủaKlamm,mộtkhimọingườiđềubiếtôngtanhưthếnào,chínhtôicũngđãnhìnthấy.

-Không,anhK.ạ,-Olganói,-emkhônghềcóýđùađâu,đâylànỗilolắngnghiêmchỉnhnhấtcủaem.Khôngphảiemkểnhữngchuyệnnàychoanhđểemnhẹbớtnỗilòngmìnhvàđènặngtráitimanh,màlàvìanhhỏithămvềBarnabás,Amáliađãđểemnói,vàemtinrằngnếubiếtchínhxáchơnvềcácsựviệcthìcóíchđốivớianhũngvìBarnabásmàemkể,đểanh

đừnggửigắmnhữnghyvọngquálớnởcậuấy,màsauđấyphảithấtvọng,đểcậuấykhỏiphảichịuđựngvìsựthấtvọngcủaanh.Cậuấyđacảmlắm,dễbịtổnthươnglắm,đêmquachẳnghạn,cậuấykhônghềchợpmắtvìtốiquaanhkhôngvừalòng.Hìnhnhưanhđãnóirằngthậtnguychoanhvìanhcóngườiđưa thưnhưBarnabás.Trướcnhững lờiđócậuấyđãkhôngngủđược.Chínhanhcũngchưachắcđãnhậnthấycậutahồihộp,mộtngườiđưathưcủaLâuđàithìphảitựkiềmchếmìnhmạnhmẽ.Côngviệccủacậuấykhôngdễdànggì,vớianhcũngvậythôi.Theocáchhìnhdungcủamìnhanhkhôngđòihỏiquánhiềuởcậuấy,anhcókháiniệmđãhìnhthànhvềcôngviệccủangườiđưathưvàtheođóanhđịnhrayêucầucủamình.CóđiềulàởtrongLâuđàingườitacókháiniệmkhácvềnhiệmvụcủangườiđưathư,vàýkiếncủahọkhôngkhớpvớiýkiếncủaanh,kểcảkhiBarnabás toàntâmtoànýhysinhchocôngviệc,điềumàrấttiếcđôikhicóvẻnhưcậuấymuốnthế.Vàphảiyênphậntrongchuyệnđó,aicóthểdámhohemộtlờichốnglại,nếukhôngnổilênvấnđềlà: trongthựctế,côngviệcmàcậuấylàmcóphảilàviệccủangườiđưathưkhông?Trướcmặtanhtấtnhiêncậuấykhôngthểlàmrùmbengvềbấtkỳsựnghingờnàonhưthế,làmnhưvậythìcónghĩa làcậuấychặtcâyởdướichân,vàviphạmtrầmtrọngnhữngquychếnhấtđịnhmàđếngiờcậuấyvẫnđangphụthuộc.Ngaytrướcmặtemcậuấycũngkhôngnóira;emphảinóingonnóingọtmãiđểcậuấytiếtlộrasựnghingờ,thếmàlúcđócậuấycònchốngchế,vẫnkhôngmuốnthừanhậnrằngtrongthựctếlànghingờ.ChínhởđâycậuấygiốnghệtAmália.Cốnhiênlàcậuấykhôngnóitấtcảchoem,vậymàemlàngườiđángtincậyduynhấtcủacậuấy.ThảnghoặcchúngemnóichuyệnvớinhauvềKlamm,emchưabaogiờthấyKlamm,(anhbiếtđấy,Fridakhôngthíchgìem,vàchịấykhôngchophépemnhìntrộm),nhưngởtronglàngtấtnhiênlàngườitabiếtôngtanhưthếnào.Mộtsốngườicũngđãthấy,vàaicũngnghenóivềôngta.Sauđótừchỗtrựctiếpnhìnthấyvàtừnhữnglờibàntáncộngthêmýđịnhméomónhấtđịnhphíasau,chứngcớgiántiếpkhôngđượcểmnghiệmkhácđãhìnhthànhmộthìnhảnhvềôngtamàtrongnhữngnétcơbảnlàxácthực. Nhưng mà chỉ trong những nét cơ bản. Tuy thế hình ảnh đó cũngthườngxuyênthayđổi,thậmchíthayđổihơncảvẻngoàicủaKlammtrongthựctế.Ôngtahoàntoànkháckhiđếnlàng,vàlạihoàntoànkháckhirađi,ông takhác trướckhiuốngbiavàkhác sauđó,khác lúc thứcvàkhác lúcngủ,kháclúcởmộtmìnhvàkháctrongkhinóichuyện.Vànhưvậythậtdễhiểulà:ôngtahoàntoànkháckhiởtrongLâuđài.Vàngayởtronglàngthôithìngườitacũngmôtảvềôngrấtkhácnhau:nhữngsựkhácbiệttươngđốilớnvềmặtchiềucao,tưthếvạmvỡ,vềbộrâurậmcủaông,chỉcóvềquầnáocủaôngtalàmaymắncósựnhấttrívớinhau:ôngtaluônluônmặcmột

bộquầnáo,vớicáiáobànhtômàuđentàdài,cóhaihàngcúc.Nhữngkhácbiệtấytấtnhiênkhôngbắtnguồntừmộtsựphùphépvớvẩnnào,cũngrấtdễhiểuthôi.Chúngrađờitừtâmtrạngchốclátvàmứcđộbựcbội,vàtừvôvànkiểuhivọngvàtuyệtvọngđãtrảiquaởngườicóthểthoángnhìnthấyKlamm.VớitấtcảnhữngchuyệnnàyemchỉnhắclạichoanhđiềumàkhôngphảimộtlầnemđãnghetừBarnabás.Ngườikhôngđíchthânliênquanđếnsự việc thì có thể vừa lòng với bấy nhiêu chuyện. Nhưng chúng em thìkhông:đốivớiBarnabás,vấnđềsốngcònlàcóthậtcậuấynóichuyệnvớiKlammhaykhông.

-Đốivớitôicũngkhôngkémphầnquantrọng.-K.nóivàhọcàngsátlạigầnnhauhơntrênbệlòsưởi.

NhữngthôngbáobấtlợinàycủaOlgađãtácđộngmạnhtớiK.,nhưngnói chung việc chàng gặpở đây những con ngườimà ít ra bề ngoài hoàncảnhcủahọgiốngnhưcủachàng,đãlàmcânbằnglạisựviệc.Vậylàchàngcó thể thamgia, traođổivớihọvề tấtcảmọichuyện,khôngchỉ trongvàichuyệnnhưđốivớiFrida.ĐúnglàK.ngàycàngmấthivọngvềthànhcôngcủaBarnabástrongnhiệmvụđưathư,nhưngcôngviệccủaBaraabásởtrênđócàng thấtbại thì anh ta lại cànggầngũihơnvới chàngởdướinày.K.chưabaogiờnghĩ rằngở trong làng cũngnẩy sinhnhững cốgắng rủi ro,nhữngâulovàsựkhôngthỏamãnnhưcủaBarnabásvàcủachịanhta.Tấtnhiênchàngcũngìnthấytươngđốirõràngtấtthảynhữngviệcnày,rốtcuộcsựviệccóthểchuyểntheohướngngượclại.KhôngcầnđểchobảntínhhồnnhiêncủaOlgađộtngộtlàmchochànglạchướng,vàcũngkhôngcầnphảitinmộtcáchvôđiềukiệnsựthànhthậtcủaBarnabás.

-Barnabásbiết rất rõnhữnggìngười tanóivềdiệnmạobềngoàicủaKlamm,-Olgatiếptụcnói,-cậuấythuthậpvàsosánh,cólẽquánhiềulàkhác,vàcậuấycũngđãthấyKlammmộtlần,cậuấynghĩmìnhđãthấyôngtatronglàng,quacửasổxetrượttuyết.Cậuấyđãchuẩnbịđầyđủđểnhậnraông ta,vậymà,anh lýgiải thếnàochomìnhvềviệcnày,khiBarnabásbướcvàomột trong cácvănphòngvàngười ta chỉ cho cậu ấymột ngườingồigiữađámviênchức,nóiđâylàKlammmàcậuấykhôngnhậnra,sauđókhálâucũngchưatinrằngquảthậtđólàKlamm.NếubâygiờanhhỏiBarnabásrằngcógìkhácgiữangườiđóvàngườimàthôngthườngchúngtatưởngtượnglàKlammthìcậuấykhôngbiếttrảlờigì,nóiđúnghơn,cậuấytrảlờibằngcáchmôtảcácviênchứcLâuđài,nhưngsựmôtảnàytừngđiểmmột lạikhớpvớihìnhdungcủachúng tavềKlamm."Vậy thì,emnóivớicậuấy,tạisaoemnghingờ,Barnabás,tạisaoemhànhhạbảnthân?".Nghethế,cóthểthấylàcậuấyrấtbốirối,bắtđầuliệtkênhữngđặcđiểmcủaviên

chứcnọtrongLâuđài,nhưngdườngnhưcậuấynghĩrachúngthìđúnghơnlàmôtả.Hơnnữanhữngđặcđiểmnàykhôngđángkể,tỉnhưkiểugậtđầuđặcbiệthaythóiquenmởcúcáogilêcủaKlamm,khôngthểnàocoitrọngchúng.EmthấycáchtiếpxúccủaKlammvớiBarnabásnhưthếnàomớilàquan trọng hơn.Barnabás thườngmô tả, thậm chí cậu ấy vẽ cho emnữa.Thông thường người ta dẫn cậu ấy vào một văn phòng rộng, nhưng đấykhôngphảilàvănphòngcủaKlamm,vàcũngkhôngphảicủaviênchứcnàocả.Dọc theocănphòng làcáigiáđọcduynhấtkéo từbức tườngnàyđếntườngkia,chiađôicănphòngthànhhainửa.Mộtnửahẹphơnchỉvừađủđểhaingườicóthểtránhnhau,đâylànơicủacácviênchức,mộtnửarộnghơn,tạiđâycócácđươngsự,ngườixem,nhữngngườiphụcvụvàngườiđưathư.Trêngiácónhữngquyểnsáchto,mởsẵn,nằmsátvàonhau.Trướcphầnlớnsốsáchđó,cácviênchứcđangđứngđọc.Nhưnghọkhôngliêntụcởnguyênmộtchỗbêncùngmộtquyểnsách,cóđiềukhôngphảihọthayđổisáchmàlàthayđổivịtrícủamình.Barnabásngạcnhiênnhấtlàhọchenchúcnhaumột cách thảmhại làmsaokhi thayđổivị trí vì chật chội.Vềphía trước,ngaycạnhbànđọc,làmộtdãybànthấp,nằmxếphàngcócácthưkýngồicạnh,vànếucácviênchứcmuốnthìhọviếtnhữngđiềumàcácviênchứcđọcchohọviết.CáchthứcdiễnraquátrìnhnàyluônluônlàmchoBarnabássửngsốt.Viênchứckhôngralệnhrõràng,vàcũngkhôngđọctotiếng,khócóthểnhậnrahọđọcchothưkýviết,dườngnhưhọtiếptụcđọcsáchnhưvẫnlàm,chỉthìthầmmàthưkýcũngnghera.Thỉnhthoảngviênchứcđọcnhỏ đến nỗi, ở chỗ ngồi viên thư ký không hiểu ra, những lúc như thế ynhổm lên, lắng nghe lấy cái người ta đọc chomình viết, rồi nhanh chóngngồixuốngvàghichép,sauđólạinhổmlên,cứthếtiếptục.Cảnhtượngmớikỳlạlàmsao!Hầunhưkhôngthểhiểunổi.TấtnhiênlàBarnabáscóđủthìgiờđểtheodõicảnhtượngđó,bởivìcậuấyđãvôcôngrồinghềhàngmấygiờ,đôikhihàngmấyngàyliềnởđó,nơigiànhchocáckhángiả,chotớilúcánh mắt của Klamm bắt gặp cậu ấy. Nếu Klamm đã nhận ra cậu ấy, vàBarnabásđứngnghiêmthìthậtravẫnchưacónghĩalàgìcả;bởivìcóthểKlammlạiquayđi,chămchúvàoquyểnsáchvàquênmấtcậuấy.Việcnàyxảy ra luôn.Nhưngmànhiệmvụđưa thưgìmà lạikhôngquan trọngđếnmứcđó?Timemcứse lại,nếumỗisángsớmBarnabásnóicậuấyđiđếnLâuđài.Cólẽđâylàchuyếnđivôtíchsự,làngàymấttoi,làniềmhyvọnghão!Việcđócóýnghĩagì?Trongkhiởđâycôngviệcđónggiầyđangchấtđốnglênkhôngailàm,Brunswichthìngàycàngthúcgiục.

-Đượcrồi,-K.nói,-Barnabáscầnphảiđợilâuchotớikhinhậnđượcủynhiệm.Điềunàycó thểhiểuđược.Ởđâyhìnhnhưcónhiềunhânviên

hơnmứccầnthiết,khôngphảiaingàynàocũngcóthểnhậnsựủynhiệm,côkhôngcógìphải thanthởvìviệcđó,vớiaicũngnhưvậythôi.NhưngmàcuốicùngthìBarnabáscũngnhậnđượcsựủynhiệm,anhấyđãmangvềchotôirồi.

-Cóthể,-Olganói,-chúngemkhôngđúngkhikêuca,nhấtlàem,bởivìembiếtnhữngviệcđónhờnghenóimàthôi,hơnnữaemlàđànbà,khônghiểuđượcnhưBarnabás,cậuấyngoàinhữngchuyệnđócònlờđirấtnhiềuchuyệnkhácnữa.Bâygiờthìanhchúýđây,anhhãyxemsựviệcrasaovớicácláthư,tỉnhưvớinhữngláthưcủaanh.Barnabáskhôngtrựctiếpnhậnnhữnglá thưnàytừKlamm,màlà từviênthưký.Vàomộtngày,mộtgiờtheoýthích(vìthếmànhiệmvụnàynómệtmỏi,chodùcóvẻlànhẹnhàngnhưthếnàođichăngnữa,vìBarnabásphảiliêntụcchuẩnbịsẵn,đểphòng),gãthưkýbỗngnhớđến,vàrahiệuchocậuấy.ViệcnàyxảyrakhônghềdoKlammchủđộng,ôngtavẫnđiềmnhiênđọcsách.CókhiBarnabásđirathìvừa lúc đó ông ta đang lau cặp kínhmũi,Klamm thường xuyên làmviệcnày,vàcóthểlàtrongkhiđóôngtacũngquansátBarnabás,giảthiếtrằngkhôngcócặpkínhmũithìKlammcũngnhìnthấy.Barnabásnghingờviệcđó,bởivìnhững lúcnhư thếKlammgầnnhưnhắmmắtvẻđangngủ,vừangủvừalaukính.Trongkhiđóviênthưkýtìmtrongbọcthưvàtàiliệumàngàicấtdướibànmộtláthưviếtchoanh.Nhưvậyđấy,khôngphảilàláthưngàivừamớiviết,nhìnphongbìthìlạicàngcóvẻlàláthưcũ,aibiếtđượcnóđãnằmởđấytừbaogiờ.NhưngnếulàláthưcũthìtạisaongườitabắtBarnabásđợi lâu thế?Vàcảanhnữa?Cuốicùngcả lá thưnữa,bởivìgiờđâynóđãlỗithời?QuaviệcđómàBarnabásmangtiếnglàngườiđưathưtồivàchậmchạp.Viênthưkýdùsaovẫnxemsựviệcmộtcáchdễdãi,hắnđưaláthưchoBarnabásvànói:"ÔngKlammgửiK.",rồiđểcậuấyđi.SauđóBarnabásphóngvềnhà,thởkhôngrahơi,dướiáosơmi,ápvàongườicủacậuấylàláthưrốtcuộcđãlấyđược.Lúcđóbọnemngồixuốngcáibệnày,giốngnhưhaitabâygiờ,vàcậuấybắtđầukể,sauđóbọnemxemxéttấtcảtừngđiểmmột,rồilạicânnhắcxemcậuấyđãđạtđượccáigì,cuốicùngmớivỡnhẽrằngcậuấyhầunhưchẳngđạtđượcgìcả,ngaycảcái"chẳngđượcgìcả" ấy hầu như cũng cònngờvực.Thế rồiBarnabás cất lá thưđi, cậu ấykhôngcóhứngthúchuyểnnónữa,nhưngkhôngmuốnđingủ,ncậuấyngồiđónggiàysuốtđêmtrêncáighếthấp.Chuyệnnhưvậyđấy,anhK.,đâylànhữngđiềubímậtcủaem,vàbâygiờthìchắcchắnanhkhôngngạcnhiênlàAmáliađãtừchốikhôngmuốnbiếtgìcảvềviệcnàyrồichứ.

-Thếcònláthư?-K.hỏi.-Láthưà?-Olganói.-Saumộtthờigian,phảiđếnhàngtuần,nếuem

thúcgiụcthìcuốicùng,Barnabáscũnglấyláthưđểđưađi.Trongcácthủtụckiểuđó,cậuấyphụthuộcnhiềuởem.Emthìsaukhivượtquađượcảnhhưởngđầutiêncủacâuchuyệncủacậuấy,biếttrấntĩnhlại,nhưngcậuấythìkhôngtàinào,cóthểchínhvìcậuấybiếtnhiềuhơnem.Nhữnglúcđóemcứnóiđinóilạivớicậuấyđạikhái:"Emnóiđi,Barnabás,thậtraemmuốngì?Emmơtưởngđếnnghềgì,mụcđíchgìthế?Emmuốnđiđếnchỗcuốicùnghoàn toàn phải bỏ mọi người, bỏ chị hay sao? Đấy là mục đích của emchăng?Cóphảichịcầnphảitinđiềunàykhông,bởivìkhôngthểnàohiểunổilàtạisaoemkhôngbằnglòngmộtcáchghêgớmnhưvậyvớicáiđãđạtđược?Emhãynhìnquanhmàxem,hàngxómcóphảiaicũngtiếntớiđượcnhưvậyđâu.Tấtnhiêntìnhhìnhcủahọkhácvớichúngta,họkhôngcólýdogìđểvươn tớinhiềuhơnsựbậnbịu thườngcó,nhưngkhôngcó sự sosánh thì emcũng thấy rằngở em tất cả đềuđang tốt đẹp.Tất nhiên là cónhữngtrởngại,sựbấpbênh,vàthấtvọng,nhưngthảynhữngđiềuđóchỉcónghĩalàemkhôngnhậnđượcgìmộtcáchdễdãi,vàđâylàđiềuchínhchúngtađãbiếttrước,emphảigiànhgiậtchomìnhdùchỉlàđiềunhỏnhặt.Thêmmộtlýdonữađểemtựhàọthayvìủrũ:emchẳngphảivìcácchịmàtranhđấu đó sao?Việc này không có nghĩa gì đối với em sao?Nó không tăngthêmsứcmạnhcủaemà?Cáiýthứclàchịđanghạnhphúc,thậmchíchịđãcóphầntựcaotừđạivìcóđứaemnhưthếnày,khônglàmchoemvữngtinsao?ChịnóithậtđiềulàmchịthấtvọngkhôngphảilàcáimàemđạtđượcởLâuđài,mà làcáichịcóđượcnơiem.Emcóquyềnđi lênLâuđài,quenthuộccácvănphòng;emởcùngKlammnhiềungàytrongmộtcănphòngrõràngemlàngườiđưathưđãđượcthừanhận,emchắcsắpđượcnhậnquầnáophụcvụ,ngườitagiaochoemmangnhữngláthưquantrọng,đấylàem.Emđượcphéplàmtấtcả,vàkhiemđixuống,thayvìchúngtangảvàocánhtay nhau khóc vui sướng, em chỉ nhìn chị và như thể em hoàn toàn buồnchán.Emnghingờtấtcả,chỉquantâmtớiviệcđónggiày,cònláthư,cáibảođảmchotươnglaicủachúngta,thìemvứtlănlốctrongxó".Emnóinhưthếchocậuấy,vàkhimàemđãnóiđinóilạicảngày,cuốicùngcậuấycũngthở dài lấy lá thư, lên đường.Nhưng có lẽ không phải vì ảnh hưởng củanhững lời emnói,mà làướcmuốnđếnLâuđài củacậuấy lạinổi lên,vàchưathựchiệnxongnhiệmvụđượcgiaothìcậuấycũngkhôngdámquaylại.

-Nhưngnhữngđiềuemnóivớianhấyđềuđúngcả,-K.nói.-Emđãtómtắtsựviệctuyệtlắm.Thậtbấtngờlàemsuynghĩmộtcáchrõràng.

-Khôngđâu,-Olganói,-anhnhầmđấy,vàcólẽemcũngđãlàmcậuấybịnhầm.Bởivìcậuấyđạtđượcgìkiachứ?Cậuấycóthểđivàomộtcăn

phòng, nhưng cái phòng đó xem ra chưa phải là văn phòngmà là phòngngoàicủacácvànphòng,cólẽcũngkhôngphảithế,nóchỉlàmộtnơidànhchonhữngngườikhôngthểđivàocácvănphòngthậtsự.CậuấynóichuyệnvớiKlamm,nhưngcóđúnglàvớiôngtakhông?HaylàvớimộtngườinàođóítnhiềugiốngKlamm?Cóthể,màcũngdễnhưthếlắm,rằngcậuấynóichuyệnvớimộtviênthưkýhơigiốngKlamm,lúcđóôngtamớibắtchướctácphongngáingủ,uểoảicủaôngtamàlàmravẻquantrọnghóathìsao?Bởivìđấylàđặcđiểmdễbắtchướcnhất,cónhiềungườiđãsaochéplạicủaôngấy:cònnhữngđặcđiểmkhác,tấtnhiênlàhọbiếtkhônngoandừnglại.Mộtnamnhiđượcngườitakhaokhát,nhưngítkhigặpnhưKlammthìdễtạoracáchìnhảnhkhácnhautrongtrítưởngtượngcủamọingười.TỉnhưviênthưkýcủaKlammởlàngnày,cáianhchàngMomusấy.Anhbiếthắnchứ?Hắnrấtítxuấthiện,nhưngemđãthấyhắnmộtđôilần.Mộtanhchàngcao,trẻ,đúngkhông?NghĩalàcólẽhắnkhônggiốngKlammmộttígìcả,thế nhưng trong làng c người thề rằngMomus chính làKlamm, không aikhác.Người tacứ tự lừadốibản thânnhưvậy.TạisaoởLâuđài lạikhácđược?CóaiđóđãnóivớiBarnabásrằngcáiôngviênchứcấylàKlamm,vàquả thậtgiữahọ có cái gì giốngnhau,nhưngBarnabás lúcnàocũngnghingờ.Klammmàphảichenchúc trongmộtphòngchungnhư thếnày,giữanhữngviênchứckhác,vớicáibútchìbêntaihaysao?Cựckỳkhôngchắcchắn.Thỉnhthoảngvớivẻngâyngôchútđỉnh,nhưngđólàniềmtinnơicậuấy lên tiếng thất thường, Barnabás bảo: Cái ông viên chức ấy rất giốngKlamm, nếu ông ta ngồi trong phòng làm việc, bên chiếc bàn riêng củamình,vàngoàicửacóđềtênthìemkhôngcònnghingờgìnữa.Chuyệntrẻcon,nhưngcũngcóthểhiểuđược.Càngcóthểhiểuhơn,nếuBarnabáskhiởtrênđó,cậuấytìmhiểucặnkẽxemthựcchấtsựviệcralàmsao,bởivì,nhưcậuấynóithìhọđứngđủởtrongphòng.VànếunhưnhữngđiềugiảithíchcủahọchưađủtincậyhơnsovớingườiđãchỉKlammchoK.màkhôngcầnhỏi,thìítratừnhiềunguồnkhácnhaucũngchonhữngđiểmtựa,làmcơsởđểsosánh.Đâykhôngphảisángkiếncủaem,màlàcủaBarnabás,cóđiềucậuấykhôngdámthựchiện,sợrằngvớiviệcviphạmvôtìnhnhưthếnàođấy các quy tắc khôngbiết thì có thể bịmất việc.Cậu ấy khôngdámbắtchuyệnvớiaicả,vàcảmthấyhoàinghi,thựcramànói,sựhoàinghithảmhạiđóđãsoisángmộtcáchsâusắchơnmọisựmôtảvềtìnhhìnhcủacậuấy.Cóthểcậuấythấytấtcảởtrênđóđềuđángngờvàđedọanhưthếnàođó,đếnnỗikhôngthốtranổimộtcâuhỏingâyngônơicửamiệng!Nếunghĩvề điều đó, em tự tráchmình tại sao lại đểBarnabás dám đến những nơikhôngquenbiết,nơixảyranhữngđiềumàcólẽcậuấycũngrunrẩyvìlosợ,trongkhicậuấylàngườigandạthìđúnghơnlàhènnhát.

-Anhnghĩlàbâygiờemđãchạmtớiđiềucơbản,-K.nói.-Saunhữngđiều emnói, anh nghĩ làmình đã nhìn thấy rõ.Barnabás còn quá trẻ chonhiệmvụnày.Khôngthểtinhếtởnhữngviệcanhấykể.Sởdĩanhấykhôngđủsứcchúýđếncácsựviệcởtrênđó,vìởđóanhấythầnhồnnátthầntínhvìlosợ.Cònnếunhưởdướinàyngườitaépanhtaphảikểvềnhữngđiềuđãtrải qua thì chỉ được nghe những chuyện tầm phào lộn xộnmà thôi.Anhkhôngngạcnhiênvềđiềuđó.Sựkhiếpsợtrướccácnhàchứctráchlàbẩmsinhởđâycùngvớicáccô,vàsauđósuốtcuộcđờicáccô,ngườitagieosâuvàocáccôđiềuấybằngnhữngcáchthứcvàtừcácphíarấtkhácnhau,màchính các cô cũng tác động thêm việc đó theo khả năng của mình. Nóichung,anhkhôngnóigìđểchốnglạiviệcđó.Tạisaochúngtakhôngkínhtrọngchínhquyền,nếulàchínhquyếntốt?NhưngkhôngđượcđộtnhiêngửimộtchàngtraivôhọcchưabaogiờđiquábiêngiớilàngnhưBarnabásđếnLâuđài, để rồimuốn có đượcnhững thôngbáo chính thứcở anh ấy, giảinghĩatừnglờicủaanhấynhưmộtthứpháthiệnnàođómàhạnhphúccủacuộcđời taphảiphụthuộcvàoýnghĩacủanó.Khôngcòngìsai lầmhơn.Tấtnhiênanhcũngđãđểchoanhấylàmchonhầmlẫnnhưem,vàanhcũngđãkỳvọngởanhấyvàchịunhữngnỗituyệtvọng,nhưngcảhaiđiềuđóchỉdựatrênnhữnglờianhấynói,tứclàkhôngcócơsở.

Olgaimlặng.-Anhthậtkhổtâm,-K.nói,-vìphảikhuấyđộngsựtincậymàemgửi

gắmởcậuem,bởivìanhthấyemyêuanhấynhưthếnàovàchờđợiởanhấybiếtbaođiều.Nhưnganhcầnphảinóinhưvậymộtphầncũngvìtìnhcảmcủaem,vàvì lợi íchcủanhữngsựchờđợicủaem.Bởivì,emxem, luônluôncócáigìđócảntrở,anhkhôngbiếtlàcáigì,trongviệcthừanhậncáimànếuBarnabáskhôngvớitớithìcũngđượcsốphậnbantặnganhấy.Anhấycóthểđivàocácvănphònghaynếuthíchnóikháchơn,làcóthểđếncănphòngngoài;được rồi, chúng tacoinhưđóchỉ làmộtphòngngoàiđi, cóđiềucáiphòngđócócửa,vàtừcáccửađótiếptụcmởranhữngconđườngdẫnđitiếptụcvàtrongấycócácváchngăncóthểtrèoquanếunhưaiđóđủkhônngoan lanh lợi.Đốivới anh, chẳnghạn cái phòngngoàiđó, ít ra thìtrướcmắtlàhoàntoànkhôngthểvớitớiđược.AnhkhôngbiếtBarnabásnóichuyệnvớiaiởđó,viênthưkýấyvàngườiphụcvụcấpthấpnhất,nhưngthậmchílàhạđẳngnhấtthcũngcóthểđưaanhấyđếnngườicấpcaohơn,hoặcnếukhôngthểđưađến,thìchíítôngtacũngcóthểnêutênngườiđó,vànếunhưkhôngthểgọitên,thìôngtacóthểchỉchoanhấyđếnvớiaiđócó thể gọi tên.Chúng ta giả thiết, ôngKlammgiả tạo đó không hề có gìgiốngôngKlammthật;giảthiếtlàsựgiốngnhauấychỉcótrongconmắtđã

mờđivìxúcđộngcủaBarnabás;giảthiếtviêncôngchứchạđẳngnóiđếnấythậmchíchưaphảilàviênchứcđithìhắncũngcónhiệmvụgìđóbêngiáđọc,cũngđọcmộtcáigìđótrongquyểnsáchtocủamìnhchứ,vàcũngthìthầmđiềugìđóchogã

thưký,cũngsuynghĩmộtđiềugìđóvàánhmắthắnđôilúccũngdừnglạiởBarnabás.Vànếuthảynhữngđiềuđócũngkhôngđúng,nếucáihắntalàmkhôngcónghĩagìđichăngnữathìvẫncóaiđóđãphâncônghắnởđó,chắcchắnlàvớiýđịnhnhưthếnàođó.Vớinhữngchuyệnnày,anhmuốnnóivìthếvẫncócáigìởđó,vàngườitavẫntraochoBarnabáscáigìđó,chỉmộtmìnhBarnabáslàcólỗinếuvớinhữngđiềuđómàanhấyvẫnkhôngđạtđượcgìkhácngoàisựngờvực,nỗi losợvà tuyệtvọng.Và trongkhianhvẫn luôn luônxuấtphát từgiả thiếtbất lợinhất,vậymàđiềuđócó thể làkhôngchắcchắn.Thếnhưngtrongtaychúngtacónhữngláthư,quảlàanhkhôngtinquánhiềuởchúng,nhưngdùsaothìvẫntinnhiềuhơnlàtinởlờiBarnabás.Cóthểđólànhữngláthưcũ,vôgiátrịđượcngườitalôiramộtcáchhúhọatừgiữamộtđốngthưvôgiátrịnhưthế.Húhọavàvônghĩanhưconchimhoàngyếnởngoàichợnhặthúhọaranhữngchiếcvé"sốphận"củaaiđó.Dẫucónhưthếđinữa,nhữngláthưnàychíítthìcũngliênquannhưthếnàođótớicôngviệccủaanh,rõràngchúngđượcviếtchoanh,chắcrằng không phải với mục đích giúp ích cho anh. Chúng xuất phát từ tayKlamm,như trưởng thônvàvợông takhẳngđịnh,vàmặcdùýnghĩacủachúngkhôngrõràng,lạitheolờitrưởngthôn,chỉmangtínhchấtcánhân,thìchúngvẫncógiátrịlớn.

-Trưởngthônnóiđiềunàyà?-Olga-Vâng,ôngấynói,-K.trảlời.-EmsẽkểchuyệnnàychoBarnabás,-Olganóinhanh,-nósẽcổvũcậu

ấynhiều.-Cóđiều anh ấykhôngcần sự cổvũ, -K. nói. –Cổvũ anh ấy, cũng

giốngnhưnóilàanhấyđúng,hãytiếptụccôngviệcmàanhấyđãlàmchođếnlúcnàymộtcáchnhưcũ.Làmnhưthếanhấykhôngbaogiờđạtđượccáigìcả.Nếuaiđóbịbịtmắtthìemcóthểcổvũnhưýemmuốn,đểngườiđócốhếtsứcnhìnquacáikhănmàvẫnkhôngthấygìhết.Ngườiđóchỉcóthểnhìnthấynếutrướcđóanhtabỏcáikhănxuống.Barnabáskhôngcầnsựcổvũmàcầnđượcgiúpđỡ.Emnghĩxem,ởtrênđólàchínhquyềnvớibộmáyrắcrối...Anhnghĩràngtrướckhiđếnđâymìnhđãbiếtsơquavềđiềuđó,nhưngđó làsự tưởng tượngngâyngôbiếtbao!...Tómlạiởđócócácnhàchức trách,vàBarnabásđốimặtvớihọ,đơn thươngđộcmãmộtcách

đángthương,màvẫnkínhtrọnghọquámức,dùlàchođếntànđờinếuanhấycóchếtdítrongxóxỉnhcủamộtvănphòngnàođó.

-AnhK.,đừngnghĩrằng,-Olganói,-chúngemcoithườngnhữngkhókhăncủacôngviệcBarnabásđảmnhiệm.Cònsựkính trọngdànhchocácnhàchứctráchthìchínhanhđãnói,cóquáđủtrongchúngem.

-Cóđiềuđây là sựkính trọngsai lầm, -K.nói -khôngđúngchỗ.Sựkính trọngnhư thếhạ thấpngườimàngười takính trọng.Cònxứngđángchăngsựkínhtrọng,nếumộtkhiBarnabáslạmdụngviệcđượcravàocácvăn phòngmột cách dễ dãi để vô công rồi nghề hàng ngàyở đó, hay lúcđượcravềthìchêbaidèbỉunhữngngườimàvừamớiđấy,trướchọanhấyrun sợ, hoặc do thất vọng haymệtmỏi, anh ấy không đưa thư và khôngchuyển ngay các tin tức được giao?Nói chung đó không phải là sự kínhtrọng.Nhưngtráchmócanhấyvẫncònlàít,anhcònphảitráchcảemđấy,Olgaạ,anhkhôngthểnươngnhẹchoem.Mặcdùemđangmangtrongsựsợhãi trướccácnhàchứctrách, thếmàemđãchoBarnabás-mộtngườinonnớt,vàcôđộcnhưthếđếnLâuđài,hoặcítrathìemđãkhônggiữanhấylại.

-Từđầuemđãbuộctộimìnhnhưthế,-Olgatrảlời,-khôngphảivìemđã cho cậu ấy đếnLâu đài, việc này không thể trách emđược, bởi vì emkhôngbảomàcậuấytựđi,nhưnglẽrabằngcưỡngép,mưukế,thuyếtphục,haymọicáchemcầnphảigiữcậuấylại.Emcầnphảigiữcậuấylại,nhưngnếuhômnaylàngàyđó,làcáingàyquyếtđịnhđó,nếuemcảmthấytaihọacủaBarnabás,củagiađìnhnhưlúcđó,nếuBarnabásvớiýthứctrọnvẹnvềtấtcảtráchnhiệmvàsựnguyhiểm,lạimỉmcườitừbiệtemvẻhiềnlànhđểlênđườngthìemcũngkhôngngăncảncậuấy,bấtchấpnhữngkinhnghiệmmàemđãcóđượctrongkhoảngthờigianđó.Emtinlàởvàovịtrícủaem,anhcũngkhônghànhđộngkhác.Anhkhôngbiếttaihọacủagiađìnhem,vìthếanhkhôngcôngbằngđốivớichúngem,trướchếtlàđốivớiBarnabás:Hồiấychúngemcónhiềuhyvọnghơnhômnay,nhưnglúcđóchúngemcũngđãkhônghyvọnggìlắm;chúngemgặptaihọalớn,vàvẫnđangtrongtaihọalớn.Fridakhôngkểgìvềchúngemchoanhsao?

-Côấychỉnóibóngnóigió,-K.trảlời.-Khôngcógìquảquyết,nhưngchỉtêncủacáccôcũngđãlàmchocôấyphátcáu.

-Bàchủquánkhôngnóigìcảà?-Không,khôngnóigìhết.-Vàngườikháccũngkhông?-Khôngcóaicả.

-Tấtnhiênlàlàmsaomàhọcóthểkểđượckiachứ!Aicũngbiếtđiềugìđóvềchúngem,hoặclàsựthật,nếungườitacóthểbiếtđược,hoặcítrađãngheđượccáigìđó,hđiềuchínhhọthêudệtra,vàmọingườiquantâmđếnchúngemnhiềuhơnmứccầnthiết,nhưngkểvềchúngemthìkhôngaikểcả.Họngạiphảinóinhữngđiềunhưthế.Màkểra thì trongchuyệnđóhọcũngđúngthôi.Khónhắctớichuyệnnày,ngaycảtrướcmặtanhcũngvậy,anhK. ạ. Và có thể là sau khi nghe hết câu chuyện, anh liền bỏ em đấychẳngnói chẳng rằng, khôngmuốnbiết gì về chúng emnữa, dùbềngoàinhữngviệcđó ít liênquanđếnanhnhư thếnàođinữa.Lúcđó,chúngemmấtanh,thếmàlúcnàyemcầnphảinóilàgầnnhưanhcónhiềuýnghĩađốivớiemhơnlàsựphụcvụtrongLâuđàitừtrướcđếnnaycủaBarnabás.Tuythế anh cầnphải biết, suốt buổi tối sựmâu thuẫnnàyhànhhạ em,vì nếukhôngthìanhkhôngnhìnthấyđượctìnhcảnhchúngem.ĐiềuđặcbiệtlàmemđaulàanhđãkhôngcôngbằngđốivớiBarnabás;giữachúngtasẽkhôngcóđượcsựthốngnhấttrọnvẹncầnthiết,vàanhkhôngthểgiúpchúngem,cũngnhưkhôngthểsửdụngđượcsựgiúpđỡđặcbiệtcủachúngem.Nhưngvẫnluônluôncònmộtvấnđề:nóichunganhcómuốnbiếtkhông?

-Tại saoemhỏiđiềuđó? -K.hỏi. -Nếucần thiết thì anhmuốnbiết,nhưngmàcâuhỏinàyđểlàmgì?

-Domê tín thôi, - Olga trả lời, - anh đã dính dáng vào các việc củachúngemmộtcáchngâythơ,khônglầmlỗinhiềuhơnBarnabás.

-Vậythìcôhãykểnhanhđi,-K.nói.-Tôikhôngsợ.Vìsựlolắngcủađànbàmàcôđãlàmchocâuchuyệnxấuhơnlàvốncó.

BímậtcủaAmália-Tựanhhãyxét lấy, -Olganói. -Tuy thế,mọichuyệncóvẻ rấtđơn

giản,thoạtđầukhôngthểhiểu,làmsaomànócóthểcóýnghĩalớnđếnthế.ỞLâuđàicómộtviênchứcquantrọngtênlàSortini.

-Tôiđãnghenóivềôngta,K.nói.-Ôngtacũngthamgiavàoviệcmờitôi.

-Emkhông tin, -Olganói, -Sortinihầunhưkhôngbaogiờphátbiểutrướccôngchúng.AnhkhôngnhầmôngtavớiSordini,vớichữd-chứ?

-Cônóiđúng,-K.nói.-ĐúnglàSordini.-Phải,-Olganói,-aichảbiếtôngấylàmộttrongnhữngviênchứcnăng

độngnhất,vàngườitanóinhiềuvềôngấy.CònSortini,ngượclại,làngườirấtkínđáo,nóichungchẳngaibiếtđếnông.Emnhìn thấyông ta lầnđầu

tiênvàcũnglàlầncuốicùngđãhơnbanămrồi.ĐólàngàymồngbathángSáu,ởlễhộicứuhỏa,vàLâuđàicũngthamgia,vàgửiđếntặngmộtchiếcmáybơmnướcmới tinh.Sortiniđôi lúccũngphụ tráchcông táccứuhỏa,Sortini cùng thamgia trao tặng chiếcmáy bơm, tất nhiên rất nhiều ngườikháctừLâuđàiđãtớidự-cảnhữngngườihầulẫncácviênchức.Phùhợpvớibảntínhcủamình,Sortiniđãhoàntoàntáchmìnhkhỏimọingười.Ôngtabénhỏ,yếuớt,vẻđămchiêutưlự,cáiđặcbiệtđậpvàomắtnhữngngườinàotrôngthấyôngtađólàcácnếpnhăncủaôngta:baonhiêulànếpnhăn(cóđầytrêntrán,vậymàôngtacólẽkhôngngoạitứtuần)tỏatheohìnhcáiquạt từ trán thẳng xuốngmũi, trong đời em chưa bao giờ thấymột cái gìtươngtựnhưthế.Tómlạilàngàylễ.MấytuầnliềncùngvớiAmáliachúngemđãvuisướngvìngàylễ,sửasoạnquầnáolễ,đặcbiệtbộváyáoAmáliarấtđẹp,vớichiếcáobluzphíatrướcthậtlộnglẫy,hàngđăngtennàychồnglênhàngđăngtenkia,mẹemcóbaonhiêuđăngtenđềuchocôấytất.Lúcấyemđãghentức,đãkhócsuốtgầnmộtđêm.Chỉđếnsáng,khibàchủnhàtrọ"Bêncầu"đếnvớichúngem...

-Bàchủquán"Bêncầu”à?-K.hỏi.-Vâng.-Olgatrảlời.-Bàấyrấttửtếvớichúngem.Tómlạibàấyđến

nhàtrọvàthừanhậnrằngAmáliamặcđẹphơnemnhiều.Rồiđểanủiem,bàấychoemmượnvòngdâychuyềnđeocổbằngđáthạchlựu.Sauđó,khichúngemđãchxongxuôivàAmáliađứngtrướcmặtem,aicũngtrầmtrồthánphụccôấy,bốemnói:"hômnayAmáliasẽtìmngườiyêu"...Lúcđó,chínhemcũngkhôngbiết là tại sao,emđã tháovòngdâychuyềnđeocổ,niềmtựhàocủamình,vàkhônghềghentị,emđãquànglêncổAmália.Emthầm cúimình trước chiến thắng của Amália, nghĩ rằng ai cũng phải cúimìnhtrướccôấy,cóthểtấtcảbịbấtngờvìcôấykhácthườngngày,thựcrakhôngthểgọicôấylàngườiđẹp,nhưngánhmắtbuồncủacôấytừtrướctớinaygiờbỗngnhưlơlửngđâuđótrêncaophíatrênchúngem,bấtgiácbuộcconngườitagầnnhưvôtìnhphảicúimìnhtrướcmặtcôấy.Aicũngnhậnthấy,điềuđó,thậmchícảLasemanvàvợ,nhữngngườiđếnđónchúngem,cũngvậy.

-Lasemanà?-K.hỏi.-Vâng,Laseman, -Olga nói. -Vốn là chúng em rất được kính trọng,

buổilễchắcđãkhôngthểbắtđầuđượcnếuthiếugiađìnhem,vìbốemlàhuấnluyệnviênthứbacủađộicứuhỏamà.

-Ôngấycònkhỏethếư?-K.hỏi.

-Bốemư?-Olgahỏinhưthểkhônghiểu.-Banămtrướcđâybốemlàngườicònkhátrẻ.Vídụtrongvụhỏahoạnởquán"Ôngchủ",bốemđãváctrênlưngmộtquanchứcbéoị,ôngGalatert,vàcứuđượcôngta.Chínhemcũngởđó,đámcháykhôngnguyhiểm lắm, củikhôcạnh lò sưởi chỉvừamớibénlửavàbốckhóinhưngGalatertđãhoảnghốtkêucứuquacửasổ.Độicứuhỏađến,vàbốemphảivácôngta,mặcdùngườitađãdậptắtlửa.CáiôngGalatertấythậtlàlùđù,vàtrongnhữngtrườnghợpnhưthếbốembuộcphảithậntrọng.Thảynhữngđiềunàychỉvìbốemmàemkểra,mớichưaquábanămmàanhnhìnxem,bâygiờôngấyngồinhưthếnàoởkia.

ChỉbâygiờK.mớinhậnthấyAmálialạicómặttrongphòng,nhưngởcáchxahọ,bênchiếcbàncủabốmẹ.Côvừachomẹăn,bàcụkhôngtàinàođộngnổinhữngcánhtaybịbệnhphongthấp,vừanóichuyệnvớibố:bốhãykiên nhẫn đợimột tí rồi sẽ đến lượt bố được ăn.Nhưng sự lưu ý của côkhôngmấythànhcông,bởivìôngbốvìthèmănđãkhôngđợiđượcđếnlượtănmónsúp,vượtlênsựyếuớtcủacơthể,nơithìôngmuốndùngthìamúcsúp,nơithìmuốnhúpthẳngtừbát,vàônglầmbầmtứctốikhicảhaicáchđóđềukhôngcókếtquả:cáithìađãsạchtừlâukhitớimiệngông,vàkhôngbao giờmiệng ông chạm vào súp,mà chỉ bộ ria lớn, xìa ra lởm chởm lànhúng được vào, nước nhỏ giọt và bắn ra tứ tung, nhưng lại không vàomiệngông.

-Banămtrờiquađãtànpháôngcụnhưvậyư?-K.hỏi,nhưngvẫnchưacảmthôngđượcvớiôngbàgiàvà thếgiớicủachiếcbàngiađìnhở tronggóc,chàngthấyxalạthìđúnghơn.

-Banămtrời,-Olgachậmrãitrảlời-nóichínhxáchơnlàvàigiờcủamộtbuổilễ.Buổilễdiễnratrêncánhđồngcỏtrướclàng,bênconsuối.Khichúngemtớinơithìđámđôngđãchenchúcởđó,ngườitađếntừcáclànglâncận,khôngcònbiếtmìnhđangởđâutrongsựồnào.Đầutiêntấtnhiênbốdẫnchúngemđếnmáybơm,khi trôngthấynóôngbắtđầucườivìvuisướng,chiếcmáybơmmớiđãlàmônghạnhphúc.Ôngbắtđầusờnắn,vànóivớichúngemrằngôngkhôngchịuđượcbấtkỳsựchốngđốihoặcsựdodựnào.Nơinàocócáigìxemđượcdướimáybơmnướclàchúngemcầnphảicongngườixuống,thậtralàtrườndướichiếcmáybơmnước.ÔngđãđuổiBarnabás vì cậu ấy gây sự.ChỉAmália là không quan tâm đếnmáybơm,côấyđứngdángthanhcaotrongbộquầnáođẹp,vàkhôngmộtaidámbảocôấy,thỉnhthoảngemchạyđếnnắmlấycánhtaycôấy,nhưngcôấychỉimlặng.Đếnhômnayemcũngkhônghiểucáigìđãxảyra,đứnghồilâutrướccáimáybơmnướcthếmàchúngemchỉnhậnraSortinikhibốemcuốicùngđãđiraxa,vậymàrõràngsuốtthờigianđóSortiniđãđứngđằngsau

chiếcmáybơm,tựavàomộttrongnhữngchiếctaycầm.Tấtnhiênlúcđóồnkinhkhủng,ồnàohơnlànhữngbuổi lễ thôngthườngnhưthế.ChảlàLâuđàicũngtặngvàếckèntrom-pétchođộicứuhỏa,nhữngnhạccụđặcbiệtmàkhôngcầncốgắnggì lắmmộtđứa trẻcũngcó thể làmbật ranhững tiếngmandạinhất.Ngườinàođãnghethì tưởnglàcógiặcThổđếnnhà,khôngthểnàoquenđược:mỗilầnnóvanglênlàmỗilầnngườitagiậtmìnhcorúmlại.Vảlạiđólànhữngchiếckèntrom-pétmới,aicũngmuốnthử,vìlàngàylễnênhọchophéptấtcảmọingười.Quanhchúngemcóvàichiếckèntrom-pétnhưthếđangbiểudiễn;cólẽsắcđẹpcủaAmáliađãthuhúthọđếnđó.Ngườitakhómàtậptrungchúý,thêmvàođóbốchúngemcònralệnhcầnphảixemxétkỹchiếcmáybơmnước, chínhvìvậymàhồi lâuchúngemkhôngnhậnthấySortini,ngườimàtrướcđóchúngemcònchưaquenbiết..."Sortinikiakìa",cuốicùngLasemanđãthầmthìvàotaibốem,vừalúcemđangđứnggầnhọ.BốemcúithấpđầuvàrahiệuchochúngemýlàhãycúichàoSortini.Bốem,mặcdùđếnlúcđóvẫnchưaquenbiếtSortini,nhưngluônluônkínhtrọngôngtanhưmộtchuyêngiacủanghềcứuhỏavàởnhànhắcđếnôngtanhiềulần;chonêncũngdễhiểunếugiờđâychúngembịbấtngờcựcđộ,vàlàsựkiệnlớn,việcbỗngnhiênchúngemđượcnhìnthấyôngtamặtđốimặt.NhưngSortinikhôngđểýđếnchúngem(sựxalạnàykhôngphảilàthóiđỏngđảnhriêngcủaôngta,phầnlớncácviênchứccủaLâuđàiđềutỏralãnhđạmtrướccôngchúng,vớilạiôngtabịmệt,chỉvìbổnphậncủamộtviênchứcgiữôngtaởlạidướinày.Nhữngviênchứcchobổnphậnphảixãgiaokiểuđólàgánhnặngđặcbiệtthìkhôngcónghĩahọlànhữngviênchứcxấunhất.Cácviênchứckháccùngvớinhữngngườiđầytớmộtkhiđãtớiđâyhọhòanhậpvớiđámđông,nhưngSortinithìởlạibênchiếcmáybơmnước,vàbằngsự im lặngcủamình, làmchonhữngaimuốn lạigầnôngđểyêucầuhaynịnhbợđềuphảipháthoảng.BởivậySortininhậnrachúngemcònmuộnhơnlàchúngemnhậnraôngta.Chỉkhichúngemđãcúichàovớisựkínhtrọngvàôngbốthaymặtchúngembắtđầuthanhminhthìlúcđóôngtamớiliếcnhìnchúngemlầnlượttừngngườibằngánhmắtmệtmỏi;dườngnhưông ta thởdàivì chúngemngườinày tiếpngườikiatiếnlại,chotớilúcánhmắtôngdừnglạiởAmália,SortiniđànhphảingướcnhìnlênvìAmáliacaohơnôngnhiều.Ôngtasửngsốt,nhảyquachiếccầnmáy bơm để đến gần hơn với Amália. Thoạt tiên chúng em không hiểuchuyệngìxảyra,đứngđầulàbốđịnhđếngầnôngta,nhưngSortinigiơtaylênchặnlại,rồiôngrahiệuđểchúngemđikhỏinơiđó.Chuyệnchỉcóthếthôi.SauđóchúngemnhiềulầntrêuAmáliarằngquảthậtcôđãtìmđượcngười yêu chomình, suốt buổi chiều chúng em rất vui vẻkhôngmột gợnngờvực.NhưngAmáliathìlạiimlặnghơnsovớibấtkỳlúcnào."Hẳnlàcô

ấyphải lòngSortinimất rồi" -Brunswicknói;anh tavốn thô lỗvàkhônghiểuđượcnhữngngườinhưkiểuAmália;nhưnglầnnàychúngemcảmthấylờinhậnxétcủaanh ta làđúng.Nóichungngàyhômđóchúngemvuivẻmột cách ngớ ngẩn, và trở về nhà lúc nửa đêm.Cùng vớiAmália, cả hộidườngnhưchuếnhchoángvìrượuvangngọtcủaLâuđài.

-ThếSortini?-K.hỏi-Tấtnhiên,-Olganói,-emcònthấySortinimộtvàilầnnữatrongbuổi

lễ.Ôngtangồitrênchiếccầncủamáybơmnước,khoanhtaytrênngựcchođếnkhixeởLâuđàiđếnđón.Ông tacũngkhôngđếnchỗbiểudiễnchữacháy,vậymàbốemlúcđóvìhyvọnglàSortinichúýđến,ôngđãtrộihơnvượtlêntấtcảnhữngngườibạncùngtuổi.

-Cáccôkhôngnghegìthêmvềôngtaà?-K.hỏi.-TôithấycôrấtkínhtrọngSortini?

-Vâng,emkínhtrọngôngấy,-Olgatrảlời,-vàchúngemcònnhanhchóngnghenóivềôngta.Sánghômsau,tiếngkêucủaAmáliađãlàmchúngemchoàngtỉnhkhỏigiấcngủcómenrượu,nhữngngườikháckhuỵuxuốnggiường ngủ lại ngay, nhưng em đã hoàn toàn tỉnh táo, và chạy đến chỗAmália.Côấyđangđứngbêncửasổ,trongtaycầmláthưmàmộtngườiđànôngnàođóvừađưavàochocôấyvàđangđợitrảlời.Amáliađãđọcxongláthưngắn,vàcôgiữnótrongcánhtayđangrũxuống,vẻmệtmỏi.Emluônluônyêucôấynhữnglầnnhìnthấycôấymệtmỏinhưthế.Emquỳxuốngbêncạnhcôấyvàđọcláthư.Emvừakịpđọcxong,Amáliacầmláthưlên,nhìnemráohkhôngđủsứcđọclạimộtlầnnữacôđãxénátláthưvànémcácmảnhvụnvàomặtngườiđànôngđangchờởphíangoài,rồiđóngcửasổlại.Đólàbuổisángquyếtđịnh.Emnóilàquyếtđịnh,dẫucảmộtngàyhômtrước,mỗimộtgiâyphútcủanócũngchẳngkémphầnquyếtđịnh.

-Thếláthưviếtgì?-K.hỏi.-Phải,emcònchưakểgìvềđiềuđó,-Olganói.-ĐólàláthưSortini

gửichocôgáiđeodâychuyềnđáthạchlựu.Emkhôngđủsứctruyềnđạtlạinội dung của nó.Ông ta đòiAmália phải lập tức đến chỗ ông ấy ở quán"Ôngchủ",vìnửagiờnữaSortinisẽđikhỏiđấy.Ôngtathôngbáođiềuđóvớinhữnglờilẽthôthiểnmàemchưatừngnghethấy,emhiểuđượcphânnửalànhờcácphỏngđoánnhưvậy.AikhôngbiếtAmália,nếuđọcláthưthìchỉcóthểxemcôgáimàngườitadámviếtchonhưvậylàkẻhưhỏngmàthôi,dùchưabaogiờngườitađụngmộtngóntayđếncôấy.Đấykhôngphảilàmộtláthưtình,khôngmộtlờiâuyếm,ngượclạirõràngSortinibựctứcvì

hìnhảnhAmáliađãthuhútvàkhuấyđảoôngta,dứtôngtarakhỏicôngviệcthìđúnghơn.Sauđó,chúngemsuytínhcólẽSortiniđãmuốntrởvềLâuđàingaytừbuổi tối,chỉvìAmáliamàôngtaởlại tronglàng,vàđếnsángthìôngtaviếtthư,tronglòngđầybựcbộivìsuốtđêmđóôngtakhônglàmsaoquênđượcAmália.Mộtláthưnhưthếlàmphẫnuấtbấtkỳcôgáinào,thậmchícảngườiphớtđờinhất,nhưngsauđóhẳnnỗikhiếpsợbởigiọngđiệuđedọa và giận dữ của lá thư sẽ thắng cô gái không giống nhưAmália. ThếnhưngởAmálianóchỉgâynênsựphẫnnộ,chứcôkhôngbiếtsợ,dùnóliênquan đến bản thân hay những người khác. Cho đến khi em lại chui lêngiường,vàthầmnhắcđinhắclạicâukếtbịcắtngang:"đếnđâyngay,nếukhông thì...”Amália vẫn đứngở bậu cửa sổ nhìn ra, như thể cô đangđợinhữngngườiđưathưmới,vàsẵnsàngxửsựvớihọnhưvớingườiđầutiên.

-Nóitómlại,bọnquanchứclànhưthếđấy,-K.nóingậpngừng,-nghĩalà,họcónhữngkẻnhưthếđấy.Thếbốcôđãlàmgì?Tôihyvọnglàôngđãlên án Sortini ở nơi có thẩm quyền, nếu như ông không thích chọn conđườngngắnvàđúngđắnnhấtlàđếnthẳngquán"Ôngchủ".Trongtoànbộcâuchuyện,cáitởmlợmnhấtkhôngphảilàviệcxúcphạmAmália,việcđóthìdễdàngsửachữa,tôikhônghiểutạisaocôlạicườngđiệuýnghĩaviệcđóđếnmứcấy, tạisaoSortinidứtkhoátphải làmnhụcAmáliasuốtđờibằngmộtláthư?Quacâuchuyệncôkểthìngườitacóthểnghĩnhưvậy,nhưngđấychính làđiềuhoàn toànvớvẩn.Có thểdễdàng làmchoAmáliahoàntoàn thỏamãn, và sau vài ngày hẳn câu chuyện sẽ đi vào quên lãng: nóichungSortinikhônglàmnhụcAmália,màlàmnhụcchínhmình.Sortinilàmchotôiphảisợ,điềulàmtôikhiếpđảmchínhlàkhảnăngcóthểlạmdụngquyềnlựcđếnnhưvậy.Trongtrườnghợpnàyviệcđóđãthấtbại,vìnóđượcthẳng thắn nói ra, lộ liễu và vì nó vấp phải sự kháng cự kiên quyết củaAmália;chứtronghàngnghìnnhữngtrườnghợpkhác,vớinhữnghoàncảnhkhácít thuậnlợihơn,nócóthể thànhcôngmỹmãnvàhoàntoànkínđáo,thậmchíngaycảngườibịhạicũngkhôngnhậnthấy.

-Nóinhỏthôi,-Olganói,-Amáliađểýđấy!Amáliachobốmẹănxongvàđangbắtđầuthayquầnáochomẹ.Côcởi

váycủamẹ,vònghaicánhtaycủabàquanhcổmình,hơinhấcbàlênmộttí,vàkéochiếcváycủamẹxuống,sauđóthậntrọngđểbàngồixuống.Ôngbốluônluônbấtbìnhviệcngườitaphụcvụbàmẹtrước-việcnàyxảyranhưvậylàvìbàmẹcònyếuhơnôngbốnhiều,-ôngcốtựmìnhthayquầnáo,hẳnlàcốý tráchcứcongáivìsựchậmchạpmàôngtưởngtượngcủacô,nhưngmặcdùbắtđầu từcáidễdàngnhấtvà thứyếu,ôngcũngkhông tàinàocởinổichiếcdépkhổnglồquảlàđangxộcxệchtrênchân,ôngthởkhò

khè và cuối cùng bỏ dởmọi cố gắng không thành và lại ngồi sững trongchiếcghế.

- Anh không nhận thấy trong toàn bộ câu chuyện chi tiết gì là quyếtđịnh?-Olganói.-Cóthểanhđúngtrongmọiđiều,nhưngcáiquyếtđịnhlạilàviệcAmáliakhôngđiđếnquán"Ôngchủ".Việccôấyđốixửvớingườiđưathưnhưthếthìcòncóthểbỏqua,vẫncóthểbưngbítđược,nhưngvớiviệc cô ấy không đi đến đó thì rõ ràng gia đình chúng em phải chịu sựnguyềnrủavàcảcáchđốixửvớingườiđưathưbịxemlàkhôngthểthathứđược,màsựbuộctộinàyđãchínhthứcbịđặtlênhàngđầu.

-Sao?–K.kêulên,nhưngliềnđóchànghạgiọngvìOlgagiơtayvẻnàinỉ-Côlàchịcôấy,chắccôkhôngđịnhnóirằnglẽraAmáliacầnphảiphụctùngSortini,chạyngaytớiquán"Ôngchủ"chứ?

-Không,-Olganói.–CầuTrờibảovệchoemkhỏisựnghingờkiểuđó,làmsaoanhcóthểnghĩthếcơchứ?EmchưathấyailàmviệcgìcũngđúngđắnnhưAmália.NếucôấyđiđếngặpSortini,hẳnemđãbàochữachocôấy,nhưngcôấyđãkhôngđitớiđó,emchocôấythậtlàanhhùng.Phầnem,thúthậtvớianh,nếuemnhậnđượcláthưnhưthếthìnhấtđịnhemđãđirồi.Emkhôngchịuđựngđượcnỗilosợvềhậuquảđangđedọaem,chỉAmáliamớicókhảnănglàmviệcđó.Thếnhưngcóthiếugìcáchthoát:tỉnhưngườikhácthìsẽtrangđiểm,bỏvàođấykhakháthờigian,rồimớiđitớichỗhẹnvàkhiđếnđấy, nghe thấy rằngSortini đãđi rồi, cũngcó thểnhư thế lắmchứ,rằngôngấyrađingaysaukhiđãpháingườiđưathưđi,việcnhưthếlàcóthểlắmbởivìtínhkhícủacácquíôngvốnthấtthường.NhưngAmáliađãxửsựkháckia,hoàntoànkháchẳn;côấybịxúcphạmsâusắc,vàđãtrảlờikhôngcânnhắc.Nếunhưcôấylàmravẻphụctùng,nếuhồiđócôấychỉcầnbướcquabậccửacủaquán"Ôngchủ"thìđãcóthểtránhđược,cóthểloại bỏmọi lời buộc tội; chúng em có những trạng sư bào chữa rất thôngmình,từnhữngchuyệnnhỏnhặtkhôngđâuhọcũngsửdụngthànhlợithế,nhưngmàtrongtrườnghợpnàythìkhôngcólấymộtchứngcớnhỏthuậnlợinào có thể giúp được, mà ngược lại, ở đây nào là tội coi thường lá thưSortini,nàolàtộixúcphạmngườiđưathư.

-Nhưngmàcônóivềlờibuộctộinàovậy?Vànhữngtrạngsưnàothế?-K.hỏi–ChẳngnhẽvìhànhđộngđểucángcủaSortini lại có thểbuộc tộiAmáliađiềugìcơchứ!

-Nhưngmà có thể đấy! -Olga đáp. -Tất nhiên khôngphải bằng conđườngtốtụng,màtrựctiếpcôấychẳngbịtrừngphạtgì,nhưngbằngcáchkhác,côấyvàcảgiađìnhđãbịđãtrừngphạt.Sựtrừngphạtđónặngnhưthế

nàothìchắcanhbắtđầuhiểurồi.Anhcholàoanuổngvàkinhkhủng,nhưngđấylàýkiếnduynhấtởtronglàng,rấtcólợiđốivớichúngem.Ýkiếnđóchắcđãanủichúngemnhiều,nếunókhôngdựatrênnhữngsựnhầmlẫndễnhậnthấy.Điềunàyemcóthểchứngminhdễdàngchoanh,anhđừngphậtlòng;nếuemnóivềFrida,nhưnggiữaFridavàKlamm,khôngtínhđếnkếtcục như thế nào, cũng đã xảy ra một chuyện hoàn toàn giống như giữaAmáliavàSortini.Bâygiờthìanhchoviệcnàylàđúng,thếnhưnglúcđầuanhđãgiậtmình.Đâykhôngphảilàchuyệnanhđãquenvớimọisự,chẳngcósựumênàocóthểlàmchongườitaquenđivớimọichuyện.Đưaramộtsựđánhgiá,đơnthuầnanhđãtừbỏnhữngnhầmlẫntrướcđây.

-KhôngđâuOlgaạ,-K.nói,-tôikhônghiểutạisaocôlạiđưaFridavàochuyệnnày,đó là trườnghợphoàn toànkhác,côđừng làm lẫn lộncácsựviệctráingượchẳn,vàkểtiếpđi.

-Emxinanhđừnggiận,nếuemvẫnthíchsosánh,-Olganói.-Anhvẫncứnhầm lẫn,kểcảvới chuyệncủaFridacũng thế,nếuanhnghĩ rằngcầnphảibảovệcôấy,màkhôngchophépđượcsosánh.Nóichungcôấykhôngcầnđếnsựbảovệ,côấychỉxứngđángđượckhenngợimàthôi.Nếulàđôichiếuhaitrườnghợp,thìkhôngphảiemnóirằnghọgiốngnhau,họđốivớinhaunhưmàntrắngvớimàuđen,vàmàutrắngởđâylàFrida.Trongtrườnghợpxấunhất,chỉcó thểcườiFridamà thôi,nhưchínhemlúcấyđãhànhđộngmộtcáchbấtlịchsựtrongquầybia,màsauđóemrấtânởđâynếuaiđócườicợtthìtứcđólàkẻđộcácvàghenănghétở,nhưngdẫusaocóthểcườichêcôấy.NhưngvớiAmáliathìchỉcóthểkhinhbỉthôi,nếutakhônggắnbóruộtthịtvớicôấy.Chínhvìvậymànhưanhđãnóirấtđúnglàhaitrườnghợptráingượcnhauhẳn,đồngthờilạigiốngnhau.

-Khônggiốngnhau,-K.nóivàbấtgiáclắcđầu,-côhãyđểFridayên,côấykhôngđượcnhậnnhữngláthưđẹpnhưAmáliađãnhậntừSortini,vàFridathựcsựyêuKlamm,aikhôngtinthìcóthểhỏicôấy,đếnhômnaycôấyvẫncònyêu.

- Điều đó khác lắm sao? - Olga hỏi. - Anh nghĩ gì vậy? Dễ thườngKlammđãkhôngthểviếtloạithưnhưthếchoFridađấychắc?Cácquýôngđềunhưthếcả,nếuhọđứngdậykhỏibànviếtcủamìnhlàkhôngcònbiếtlàmgìtrongđờinữa,thếrồitrongsựlúngtúnghọcóthểnóinhữngđiềuthôlỗtụctằn,khôngphảitấtcảhọ,nhưngphầnđônglànhưthế.CóthểôngấylúngtúngviếtthưchoAmália,khônghềđểýđếnnhữnggìhiệnratrêngiấy.Chúngtabiếtđâuđượcýnghĩcủacácquýông?Anhchưangheôngtanóihoặcchí ít thìanhchưanghenói làKlammtròchuyệnvớiFridabằngcái

giọngnhưthếnàohaysao?AicũngbiếtrằngKlammrấtthôbạo,nghenóihàng giờ liền lặng thinh, rồi bỗng nhiên thốt ramột điều thô lỗ làm chongườitalạnhcảxươngsống.CóairõchuyệngìnhưthếvềSortiniđâu,mànóichungchẳngaibiếtôngtacả.ThựcravềôngtangườitachỉbiếtlàtênôngtagiốngtêncủaSordini,giánhưtêncủahọkhônggiốngnhauthìcólẽnóichungngười tacũngchẳngbiếtđếnông.Nhưmộtchuyêngiavềnghềcứuhỏa,ngườitacũngcóthểlẫnlộnôngtavớiSordini,vìSordiniđúnglàchuyêngiađíchthực,vàôngtađãlợidụngsựgiốngnhauvềtêntuổicủahọ,thoáitháctráchnhiệmxãgiaochoSortini,cònmìnhthìungdunglàmviệc.CònkhiởmộtngườichưatừngtrảiviệcđờinhưSortini,độtnhiênbùnglêutìnhyêuđốivớimộtcôgáinôngthôn,thìtìnhcảmđótấtnhiêncódángvẻhoàn toànkhác sovới tìnhyêu của anh chànghọcnghềmộcnàođó.Bêncạnhđó cũngkhôngđượcquên rằnggiữamột viên chứcvà congái đónggiàylàmộtvựcthẳmkhổnglồ,phảibằngcáchnàođóbắccầuqua,vậynênSortinimớithửlàm,mộtngườikhácthìđãcóthểlàmcáchkháclắmchứ.Vềnguyêntắcthì tấtcảchúngtađềuthuộcvềLâuđài, takhôngcóvựcthẳmnàocả,tứclàchẳngcầnphảibắccầugìcả,vàtrongnhữnghoàncảnhbìnhthườngthìđúngthế,nhưngrấttiếclàchúngemđãcódịpđểkhẳngđịnhrằngchínhkhidínhđángđếnđiềuđóthìmọisựlạihoàntoànkháchẳn.Ítracólẽbâygiờanhđãphầnnàohiểuhơn thủđoạncủaSortini,vàanhcònkhôngcho làkinhkhủngđếnvậy,màđúng lànhư thế trong thực tế; so sánhvớihànhvicủaKlammthìcàngdễhiểuhơn,vàngườiđượcđểý tớicàngdễchịuđựnghơn.NếuKlammviếtmộtláthưdịudàngnhất,thìnócònlàmcnongườitakhóchịuhơnnhiềusovớiláthưthôlỗnhấtcủaSortini.Nhưnganhđừnghiểunhầm,emkhôngdámxétđoánvềKlammemchỉđốichiếucácsựviệc,bởivìanhđãphảnđốimọisựsosánh.Klammlàvịchỉhuycủaphụnữ,ôngtaralệnhngườinàyrồingườikhácđếngăpmình,nhưngchẳngchịuđượcailâu,vàralệnhchohọđếnnhưthếnàothìcũngralệnhchohọrađinhưthế.Ồ,Klammkhôngphícôngđểviếtthưđâu!VàsosánhviệcđóvớiviệcSortini,hoàntoànsốngđơnđộc,ítrachúngemcũngkhôngbiếtgìvềmốiquanhệcủaôngtavớiphụnữ,bỗngdưngngồiviếtmộtláthưbằngnétchữđẹpcủamộtviênchứcdẫu làghê tởmđinữa thì anh lại thấy làkinhkhủnghaysao?VànếunhưchứngminhđượcKlammchẳngtốtđẹpgìhơnSortini,thậmchílàngượclại,thìtìnhyêucủaFridacóthểthayđổiđiềugìcólợichoKlammchăng?Anhhãytinlàxácđịnhmốiquanhệcủaphụnữđốivớicácviênchứcrất làkhó,nóichínhxáchơn, luônluônrấtdễdàng.Trong tình yêu không có sự khiếm khuyết; không có nhữngmối tình bấthạnhởcácviênchức.Vìvậychẳngcógìđángkhennếungườitanóivềmộtcôgáirằng(bâygiờemkhôngchỉnóivềFrida)côtahiếnthânchomộtviên

chứcnàođóbởivìcô tayêungườiđó.Cô tayêuvàhiến thân,đúngvậy,nhưngviệcđóchẳngcógìlàđángkhen.CònAmáliathì,anhcóthểnóichenvào,khôngyêuSortini.Ừthìcôấykhôngyêu,nhưngcóthểlạilàyêu,aimàbiếtđược.Đếncôấycũngkhôngbiếtnữa là.Làmsaocôấycó thểquyếtđượclàmìnhyêuhaykhông,khimàcôấyđãthẳngthừngtừchối,nhưchứabaogiờmột viên chứcnào bị từ chối như thế.Barnabás nói rằngbây giờthỉnh thoảngcậuấyvẫncòn run,mỗikhinhớđếnviệc lúcấy,banămvềtrướcAmáliađãgiậndữđậpvàocửasổnhưthếnào.Đólàsựthực,vàvìthếkhôngnêngạnhỏicôấyđiềugì.CôấyđãgiảiquyếtxongvớiSortini,vàkhôngbiết thêmđiềugìkhác.CònAmáliayêuôngtahay làkhông,côấycũng không rõ. Nhưng chúng em biết rằng một người đàn bà không thểkhôngyêuviênchức,nếumộtkhihọchúýđếnmình.Hơnnữa,họđãyêucácviênchứctừtrướckia,mặcdùlàcóphủnhận.SortinikhôngchỉchúýtớiAmália,màôngấycònnhảyquachiếccầncủamáybơmnướckhitrôngthấycôấy,ôngtađãnhảyquachiếccầncủamáybơmnướcbằngđôichântêdại do phải ngồi bên bàn viết quá nhiều. Nhưng như anh nói, Amália làtrườnghợpngoạilệ.Vâng,đúngthế,vàcôấycũngđãkhẳngđịnhđiềuđóbằngviệckhôngđếnvớiSortini,nhẽnàođấykhônglàngoạilệ?NhưngnếucôấykhôngyêuSortinithìđiềuđóhơncảngoạilệ,điềuđókhôngthểnàohiểuđược.Buổichiềuhômđórõràngcóthứbệnhmàngmắtnàođóđãchekhuấtmắtchúngem,tuyvậyvẫncòncótrongchúngemtíchútsángsuốt,bởivì chodùnhìnqua lớp sươngmù thì hìnhnhưchúngemvẫnnhận rarằngAmáliađangyêu.Và,nếubâygiờchúngtađốichiếutấtcảnhữngđiềuđó,thìsựkhácbiệtgiữaFridavàAmálialàgìvậy?ChỉcómộtsựkhácbiệtduynhấtđólàFridađãlàmcáimàAmáliacựtuyệt.

-Cũngcóthể,-K.nói,-nhưngđốivớitôisựkhácbiệtchínhlàFridalàvợchưacướicủatôi,cònAmália,thựcchất,làmtôiquantâmchỉvìcôấylàemcủaBarnabás,ngườiđưathưcủaLâuđàivàsốphậncủacôấycólẽliênquanđếncôngviệccủaBarnabás.Nếumộtviênchứcnàođóxúcphạmquáđángđốivớicôấynhưlúcđầutừcâuchuyệncôkểtôiđãnghĩ,thìhẳnđãlàmtôirấtbậntâm,nhưngbậntâmđếnnónhưmộthiệntượngxãhộinhiềuhơnchứkhôngchỉlàsựxúcphạmcánhâncủaAmália.Cònbâygiờcũngchínhtừcâuchuyệncôkể,bứctranhđãhoàntoànthayđổi,thựcra,vớitôikhôngphảimọiđiềuđềucóthểhiểu.Nhưngdùcũngtincô,vìcôlàngườikểchuyện,chínhvìthếtôirấtsẵnsàngbỏquatoànbộviệcnày,hơnnữatôiđâuphảingườicứuhỏa,vàSortinikhôngdínhdánggìđếntôicả.TôiquantâmđếnFridahơn,vàtôilấylàmlạlàdùtôiđãtincô,vàluônluônsẵnsàngtintưởngcôvậymàcô,bằngconđườngvòngvèo,thôngquaAmália,liên

tiếp tấn côngFrida, gợi lênmối ngờ vực trong tôi. Tôi khôngmuốn nghĩrằngcôlàmđiềuđócóchủýhoặcdoýđịnhxấu,chớkhôngthìtôiđãbỏđitừ lâu.Không,côkhôngcóchủýgì,đơn thuần làhoàncảnhbuộccô làmviệcđócôyêuquýAmáliađếnmứcmuốnnângcôấylêntầmcaohơnsovớinhữngngười phụnữkhác, nhưngvì không tìm thấyở cô ấyđiềugì đángkhenđểlàmviệcđónêncôđãvớtvátbằngcáchhạthấpnhữngphụnữkhác.Amáliađãhànhđộng, làmmọingườisửngsốt,nhưngcôcàngkểvềhànhđộng ấy, thì lại càng khó quyết định hành động ấy cao cả hay nhỏ nhen,thôngminhhayđầnđộn,dũngcảmhayhènnhát,bởiAmáliagiữkíntronglòngnhữnglýdocủamình,vàkhôngmộtaicóthểlấyđượcbímộtcủacôấy.Ngượclại,Fridakhônglàmmộtđiềugìđángkinhngạc,côấychỉ làmtheotiếnggọicủatráitim,ailàngườiquantâmtớisựviệcmộtcáchthiệnchíđềuđãrõ,bấtkỳaicũngcóthểkiểmtra,trongchuyệnnàykhôngcóchỗchosựnóixấu.NhưngtôikhôngmuốnchêbaiAmália,cũngkhôngmuốnbảovệFrida,tôichỉmuốnlàmchocôhiểurõrằngquanhệcủatôivớiFridalàthếnào,vàtạisaomỗisựcôngkíchFrida,mỗisựđedọaFridađồngthờicũngđedọađờitôi.Tôiđãtựđếnđây,tựởlạiđây,nhưngtấtcảnhữnggìđãxảytrongthờigiannàyvànhấtlànhữngtriểnvọngtươnglaicủatôi,-chodùchúngmờmịtđinữa,thìvẫncó-tôiđềunhờFriđa,điềunàykhôngthềchốicãiđược.Ởđâyngườitađãnhậntôilàmđạcđiền,nhưngtoànbộchỉlàbềngoài,họđãđùacợtvớitôi,xuađuổitôirờikhỏimọicănnhà,chođếnhômnayhọvẫnđùacợtvớitôi,nhưngthậntrọnghơn,chắchẳnvìtôiđãtrởnêncógiáhơn,màthếcũngđãlàmộtcáigìcóýnghĩarồi.Hiệngiờtôiđãcónhàở,chodùlàxấuxí,cócôngănviệclàm,mộtcôngviệcthậtsự,cóvợchưacưới,ngườigánhmộtphầntráchnhiệmthaytôikhitôibậnviệckhác;tôichuẩnbịcướicôấylàmvợ,tôisẽlàcôngdâncủacộngđồng.NgoàimốiquanhệcôngvụtôicòncómộtmốiquanhệcánhânkhácvớiKlammmàthựcrachođếnlúcnàyvẫnchưacầnđến.Chẳnglẽnhưthếcònítư?Vàcácvịchàođónaitrongnhàmình,nếutôiđếnvớicácvị?Cácvịkểlịchsửcủagiađìnhmộtcáchtincậychoaivậy?Cácvịchờđợisựgiúpđỡởai,dùkhảnăngđólànhỏbévàbấpbênh?Cốnhiênlàkhôngphảiởtôi,ởkẻđạcđiềnmàmớicáchđâymộttuầnLasemanvàBrunswickđãtốngrakhỏinhà.Còncôthìđãhyvọngởmộtngườiđủsứclàmđượcđiềugìđó,màđiềuđótôiphảinhờFridamớicóđược,côấykhiêmnhườngđếnmứcnếucôdòhỏivềnhững chuyện như thế, chắc chắn cô ấy sẽ nói là không biết cái gì hết.Nhưnghóaranhờsựkhôngbiếtgìcủamình,FridađãlàmđượcnhiềuhơnsovớicôAmáliatựcao,tựđại.Bởivìcôxem,tôicảmthấycôtìmsựgiúpđỡchoAmália.Vàtìmởaicơchứ?TrongthựctếkhôngphảilàởFridakiahaysao!

-LẽnàoemđãnóivềFridatồi tệnhưthế?-Olgahỏi.-Emkhônghềmuốn,vàem tin làmìnhkhôngphạmphải lỗiđó,nhưngmọiđiềuđềucóthể.Chúngemởtrongtìnhtrạngbấthòavớicảthếgiới,nếuchỉcầnbắtđầuthìchẳngcònbiếtsẽbịbêuriếutậnđẩutậnđâu.Vânganhnóiđúng,giờđâycósựkhácbiệtlớngiữaFridavàchúngem,vàanhđãđúngkhinhấnmạnhđiềuđóthêmmộtlầnnữa.Cáchđâybanămchúngemlànhữngtiểuthưconnhà tư sản, cònFrida là côgáimồcôi, làđầy tớởquán trọ; chúngemđingangquacôấymàkhôngthèmnhìnmặt;hiểnnhỉênlàchúngemkiêukỳ,nhưng người ta đã dạy chúng emnhư vậy. Thế nhưng buổi tối hôm ấy ởtrongquán"Ôngchủ"chínhanhđãcóthểnhìnthấytìnhthếhiệnnay:Fridataycầmroi,cònemthìlẫntrongđámđầytớ.Nhưngthựctếcòntệhơnthế.Fridahoàn toàncóquyềncoikhinhchúngem,điềuđóphùhợpvớiđịavịcủa cô ấy, hoàn cảnh hiện thời đã quy định điều đó.Mà có ai không coikhinhchúngemcơchứ?Ngườinàoquyếtđịnhkhinhbỉchúngemthìngaylậptứcđượcgianhậpvàogiớithượnglưu.AnhcóbiếtngườithaythếFridachứ?TênảlàPepi.Tốihômkiaemmớiquenả,trướcđâyhầuphòng.ThếmàtrongsựkhinhbỉemthìtấtnhiênlàảtacònvượtxaFrida.Từcửasổảtrông thấy emđi lấy bia, thế là ở liền chạy đến cửa và khóa trái lại ngaytrướcmũiem,emphảinàinỉhồilâuvàhứachoảdảinơemvẫnbuộctócthìảmớichovào.Sauđó,khiemđưachiếcnơchoả thìảđãvứtnóvàoxó.Nhưngchodùảcókhinhbỉem,phầnnàoemvẫnphảinhờđếnthiệuchícủaả,vàảcònlàngườibánởquầyhàng.Tấtnhiênchỉlàtạmthời,vìrõràngảkhông có đủ những khả năng cần có chomột công việc cố định.Chỉ cầnngheôngchủquánnóinăngrasaovớiPepivàsosánhvớiviệcôngtanóinăngnhư thếnàovớiFrida thì rõ.Nhưngđiềunàykhônghề cản trởPepikhỏicoikhinhAmália,côAmáliamàchỉtừmộtcáinhìncũngđủlàmchoPepi với những đuôi sam lẫn các dải nơ nhanh chóng bay ra khỏi phòngnhanhgấptrămlầnsovớiđôichânphèphècủaảmangảlêrađượckhỏiđó.Hôm qua em đã phải nghe hết những điều bực mình mà ả ta ba hoa vềAmália,mãichođếnkhicáckháchhàngphảicanthiệp,dẫulàhọcanthiệpchoem,bằngcáchmàlúcấyanhđãthấy.

-Rằngcôrấthoangmanglosợ,-K.nói.-TôichỉđểFridavềđúngchỗcủacôấy,nhưngtôihoàntoànkhôngcóýdèbỉucáccônhưlàgiờđâycôđangtưởngtượng.Tấtnhiêntôicócảmgiáctronggiađìnhcáccôcócáigìđó khác thường, nhưng tại sao sự khác thưòng ấy lại là nguyên nhân đểngườitakhinhbỉ,thìtôikhôngtàinàohiểuđược.

-Ồ, anhK., -Olga nói, - em cho rằng rồi anh cũng hiểu!Chả lẽ anhkhôngrõrằngcáchxửsựcủaAmáliađốivớiSortinilànguyênnhâncủasự

coithườngư?

-Điềuđólạlùngquáthể,-K.nói.-CóthểkhâmphụchoặcchêtráchAmáliachứsaolạicoikhinhcôấyđược?VànếuthậmchívìnhữngnguyênnhântôikhôngthểnàohiểuđượcmàngườitathựcsựcoithườngAmáliađinữa,thìtạisaosựkhinhbỉấylạilạnsangcảcáccô,sangcảmộtgiađìnhvôtội?ViệcPepicoithườngcô,đơnthuầnlàtầmbậy,tôisẽhỏitộicôtanếulúcnàođótôiđếnquántrọấy...

-Việckhóđấy,anhK.ạ.-Olganói.-nếunhưanhmuốnlàmchongườinàocoi thườngchúngemcũngphải thấuhiểuhơn,bởimọichuyệntừLâuđàimàracả.Emcònnhớchínhxáccáibuổisánghômsauđó.GãthợphụBrunswickđếnchỗnhàem,nhưmọingày,bốemgiaoviệc rồi chogãvềnhà.Sauđấychúngemngồiănsáng.Amáliavàemđềurấthàohứng,bốemkhôngngừngkểvềbuổilễ,ôngcócáckếhoạchkhácnhauliênquantớiđộicứuhỏa.BởivìLâuđàicũngcóđộicứuhỏariêng,độicứuhỏanàycũngcửđạidiệnđếndự lễ,vàhọ thỏa thuậnđượcvớinhauđôiđiều.CácquýôngcủaLâuđàicómặtđãxemđộicứuhỏacủabốemdiễntập,vàđãnhậnxétrấttốt,họsosánhvớicuộcthaodiễncủađộicứuhỏacủaLâuđài,vàkếtquảsựsosánhđãnghiêngvềđộicứuhỏacủabốem.Người tađãnói tớiviệccầnphảitổchứclạiđộicứuhỏacủaLâuđài,đểlàmviệcđóphảicầnđếncácgiảngviêncủalàng,nhiềungườiđượcnhắctới,nhưngbốemvẫnhyvọnglàcuốicùngngườitasẽchọnông.Bốemnóivềđiềuđó,ôngngồixoạngchânởchỗvẫnthíchngồi,cánhtayômngangnửachiếcbàn;ôngliếcnhìnlêntrờiquacửasổmở,gươngmặtbừnglênsựtrẻ trung,sungsướngvàtrànngậpniềmhyvọng;emchưabaogiờnhìnthấyôngnhưthế.KhiđóAmáliavớiưuthếkhácthường,đãtuyênbốrằngkhôngnênquátintưởngvàonhữnglờiphát biểu của các quý ông, vì những lúc như thế họ thích tỏ ra hảo tâm,nhưnglờinóicủahọcóítýnghĩa,hoặcnóichungkhôngcóýnghĩagì.Họquênngayđiềumìnhchỉvừamớinóirathếnhưngmộtdịptiếptheolạivẫnrơivàocáimồinhửnọ.MẹquởmắngAmáliavìnhữnglờinóiđó,bốthìchỉcườinhạosựthôngtháivàtừngtrảigiàtrướctuổicủacô,thếrồibỗngnhiênôngngừngbặtnhưthểđangtìmmộtcáigìđómàdườngnhưchỉlúcnàyôngmớinhậnrasựthiếuvắngcủanó.Brunswickcókểvớiôngvềngườiđưathưnàođóvớiláthưnàođóbịxé,vàônghỏichúngemcóbiếtviệcđókhông,điều ấy có liên quan gì đến ai, và điều gì đã xảy ra. Chúng em im lặng;Barnabáshồiđócònnghịchngợmnhưmộtchúcừunonđãnóiđiềugìđórấtngớngẩnvàláolếu,sauđấychúngemchuyểnsangnóichuyệnkhác,vàviệcđóđãbịlãngquên.

SựtrừngphạtAmália

Sauđóchẳngbaolâungườitabắtđầuvâylấygiađìnhembằngnhữngcâuhỏi liênquan tới lá thư; lần lượtbạnbè,kẻ thù,nhữngngườiquenvàngườilạđến,khôngaiởlạilâu,nhữngngườibạntốtnhấtcủagiađìnhvộivàng từbiệt trước tiên.Laseman làngườivẫn luôncó cửchỉ chậm rãi vàchững chạc đúngmực giờ đây bước vào phòng như thể chỉmuốn đo cănphòng,mắtnhìnquanh,mọiviệccứynhưmột tròchơi trẻcon tồi tệ:khiLasemanđịnhbắtđầuravề,bốemđãgạtmọingườibâu lấyôngđểchạytheoôngtađếntậnbậucửa,rồiđứngsữnglạiởđó.LúcsauBrunwichđếnxinthôiviệcnóirấtchânthànhvớiôngbốrằnganhtamuốnlàmviệcđộclập;anhtađủkhônđểlợidụnggiâyphútthíchhợp.Cáckháchhàngđến,họtìmtrongxưởngcủabốemnhữngchiếcủngmàhọđãbỏlạiđểchữa.Bốemthoạtđầucốthửthuyếtphụckháchhàng,chúngemđãlàmhếtkhảnăngđểgiúpôngtrongcốgắngđó,nhưngsauđóôngchịuthuavàlặnglẽgiúphọtìmkiếmgiày.Ngườitalầnlượtgạchtêntrongsổđặthàng,chúngemđãtrảlại damà những người đặt hàngmang đến, thanh toán hết nợ nần; tất cảnhữngviệcđóđãdiễnrakhônghềcótranhcãi;aicũngthỏamãnlàđãmaymắnnhanhchóngcắtđứtđượchoàntoànmốiquanhệcủahọvớichúngem,dùcóngườichịuthiệtthòichútíthọcũngkhôngquantâm.Cuốicùng,nhưđãcóthểlườngtrước,Seeman,viênchỉhuyđộicứuhỏađãxuấthiện.Giờđây, trước mặt em là hình ảnh Seeman... Một người khỏe mạnh, to lớnnhưnglưnghơigù,bịbệnhphổi, lúcnàocũngđạomạo,khôngbiếtcười...đứngtrướcbốem,ngườimàôngtaluônluônkhâmphục,vàthậmchítrongcuộctròchuyệnthânmậtđãhứađềbạtbốemlàmphóchỉhuyđộicứuhỏa,nhưnglúcnàyđếnthôngbáochobốembiếtrằngđộicứuhỏasathảiôngvàxinlạiôngcáibằngthợcứuhỏa.Nhữngngườiđmặtởnhàchúngemđãgáclạiviệccủahọ,tụtậpxungquanhhaingười.

Seemankhôngbiếtnóigì,chỉvỗvỗmãivàovaibốemnhưthểôngtamuốnlàmbậtratừđónhữnglờimàôngtacầnphảinóinhưngkhônglàmsao tìm thấy chúng.Trong khi đó ông ta cứ cười cười, dường như ông tamuốncườiđểtrấnanbảnthânmìnhvànhữngngườikhácnhưngvìôngtakhôngbiếtcười,vàchưacóaitừngngheôngtacườibaogiờcảnênkhôngmộtaitinrằngđólàtiếngcườicủaSeeman.Cònngàyhômđóđãlàmchobốemmệtmỏivàtuyệtvọngnhất,ôngkhônggiúpđượcai;cócảmgiáclàôngmệtmỏiđếnmứckhôngcònnghĩngợixemthựcchấtđiềugìđangxảyra.Màcảchúngemcũngtuyệtvọng,nhưngvìcòntrẻchúngemkhôngthểtinvàosựđổvỡhoàn toàn,cứnghĩ là rốtcuộccóaiđó trongđámnhữngngườiđếnthămsẽralệnhdừnglạivàsắpxếplạimọiviệc.ChúngemngớngẩnnghĩrằngSeemanlàngườithíchhợpnhấtđểlàmviệcđó.Chúngemđã

căngthẳngchờđợibaogiờthìbậtralờirõràngtừtrậncườikhôngdứtcủaôngta.Cógìđángcườiởđây,ngoàisựbấtcôngnguxuẩnxảyravớichúngem."Ngàichỉhuy,thưangàichỉhuy,ngàihãynóivớimọingườiđi",chúngemnghĩvàsấnlạichỗôngta,nhưngviệcđóchỉlàmôngtacàngthêmluốngcuốngngớngẩnmàthôi.Tuyvậycuốicùngôngtacũnglêntiếng,dùkhôngphảiđểthỏamãnýnguyệnthầmkíncủachúngemthìcũngnhằmđáplạisựcổvũlòngcanđảmhoặctứcgiận.Chúngemvẫnluônluônhyvọng.Ôngtabắtđầubằngviệccangợibốemhếtlời.Rằngbốemlàgươngmặtsángcủađộicứuhỏa,làmẫumựckhôngaisánhkịpđốivớilớptrẻvàlàthànhviênkhôngthểthaythếcủaxãhội,màsựnghỉviệccủaônghầunhưlàmchođộicũng tê liệt luôn.Nhữngđiềunàynghe rất tốtđẹp,giámàông takết thúcbằngsựcangợiđó!Nhưngôngtavẫntiếptục.Nếunhưgiờđâyđộicứuhỏaquyếtđịnhyêucầubốrađi,tấtnhiênlàchỉtạmthời,thìcầnphảinghĩrằngnhấtđịnhcónhữnglýdonghiêmtrọngbuộchọlàmđiềuđó.Nếukhôngcónhững kết quả xuất sắc của bố trong buổi lễ hôm qua thì có lẽ sự thể đãkhôngđếnnôngnỗinày,nhưngchínhnhữngkếtquảxuất sắcđã làmchochínhquyềnđặcbiệtđểýtớiông,độicứuhỏagiờđâylàtrungtâmcủasựchúý,vàcàngphảigiữgìndanhtiếngtrongsạchcủanóhơncảtừtrướcđếnnay. Thếmà lại xảy ra việc xúc phạm người đưa thư của Lâu đài, đó làtrường hợp đáng tiếc, đội không tìm thấy giải pháp nào khác, và ông ta,Seemanđànhphảigánhcáitráchnhiệmnặngnềvềmình,làthôngbáoquyếtđịnhđó.Seemanmongbốemđừnggâykhódễchoviệcôngtahoànthànhsứmệnhnặngnềđó,rằngôngta,Seemanrấtmừngvìđãnóirađượcnhữngđiềucầnnói,tựtinlàmọiviệcđãhoàntất,khôngcầntỏraquátếnhị,ôngtachỉlênchiếcbằngtreotrêntườngvàrahiệubằngngóntay.Bốemgậtđầuvàđilấychiếcbằng,nhưngtayôngrunđếnnỗikhônggỡđượcchiếcbằngkhỏicáiđinh,emđãtrèolênbàngiúpbố.Từgiâyphútđómọisựthếlàhết,thậmchíbốemkhônggỡchiếcbằngrakhỏikhung,màcứđểnguyênnhưthế traochoSeeman.Sauđóôngngồi tronggócnhà,bấtđộng,khôngnóikhôngrằng,bọnemphảitựxoaysởthanhtoánvớimọikháchhàng.

-VàcôthấysựcanthiệpcủaLâuđàithểhiệnởđâu?-K.hỏi.-Tạmthờikhôngcógì tỏraLâuđàiđãcanthiệpvàosựviệc.Điềumàcônói từnãyđếngiờchỉthấyđólàmộtnỗilosợvôcớ,sựvuisướngđộcđịatrênđaukhổcủakẻkhác,vàsựbấttíntrongtìnhbạn,mànhữngchuyệnấyởđâuchảcó.Tôicócảmtưởngbốcôcũngcóphầnnhỏnhen.Bởivìthựcrabằnglàcáigìvậy?Chỉlàsựkhẳngđịnhnhữngkhảnăngcủaôngấy,mànhữngcáiđóbốcôcóbịmấtđiđâu;nếunhữngkhảnăngấy làmchoông trở thànhngườikhôngthểthaythế,thìcànghay,viênchỉhuyhẳnđãlâmvàomộttìnhthế

khá là lố bịch, nếungay từ lời đầu tiênbố côquẳng luôn cái bằngxuốngchânhắn.CòntôicholàrấtquantrọngviệccôkhônghềnhắcđếnAmália,Amáliamới lànguyênnhâncủamọichuyện,có lẽ lúcấyđang thảnnhiênđứngởđâuđómàthờơnhìnsựtannát.

-Không,-Olganói,-khôngmộtaiđángphảitráchcả,khôngaicóthểxửsựkhácđược,thảynhữngviệcnàyđềudotácđộngcủaLâuđài.

-TácđộngcủaLâuđài,-Amálianhắclại,côđãtừngoàisânbướcvàophòngkhôngaihay,bốmẹđãnằmtrêngiườngtừlâu.-Vẫncứkểchuyệncổ tíchvềLâuđàiấyà?Anhchịvẫnngồivớinhauư?ThếmàanhK.cứmuốnđingay lập tức,đãmườigiờrồiđấy.Anhcũngquan tâmtớinhữngchuyện như vậy hay sao?Ở trong làng này có những người chuyên sốngbằngnhữngchuyệnnhưthế,họngồilạivớinhaunhưanhchịbâygiờvàmờimọcnhaunhững chuyệnphiếmnhư thế, nhưng emkhông tin là anh cũngthuộcvềnhữngngườiđó.

-Ngượclại,-K.nói,-tôithuộcvềhọ,tôikhôngcoitrọngnhữngngườikhôngquantâmtớinhữngchuyệnnàymàcứbắtngườikháclolắng.

- Tốt, tốt, -Amália nói, - nhưng sự quan tâm của con người rất khácnhau.EmnghenóirằngmộtlầncómộtngườitrẻtuổiđêmngàychỉnghĩđếnLâuđài,khôngquantâmgìđếnviệckhác,ngườitalochonănglựctrítuệcủaanhta,vìLâuđàilàtấtcảýnghĩcủaanhta.CuốicùngthìtéraanhtathựcchấtkhôngnghĩđếnLâuđàimàlànghĩđếncôcongáicủangườilaocôngởmộtvănphòng.Khianhtacóđượccôgáirồithìmọiviệcđâulạivàođấy.

-Tôitinlàmìnhsẽthíchconngườiđó,-K.nhậnxét.-Emnghingờngườichồng,-Amálianói.-Màcólẽanhthíchvợanhta.

Nhưngxinanhchịđừngbậntâm,dùsaoemcũngphảiđinằm,vìbốmẹemcầnphảitắtđèn.Bốmẹngủsayngay,nhưngchỉmộtgiờnữathìgiấcngủthựccủabốmẹkếtthúc,lúcđóchỉmộtchútánhsángyếuớtnhấtcũnglàmbốmẹkhóchịu.Chúcngủngon!

Quảthực,bóngtốisậpxuốngngay,Amáliachuẩnbịchỗnằmchomìnhởdướiđất,gầngiườngbốmẹ.

-Ngườitrẻtuổimàcôấynhắcđếnlàaithế?-K.hỏi.-Emkhôngbiết,-Olganói.-CólẽBrunswick,mặcdùkhônghoàntoàn

thíchhợpvớianhta,cũngcóthểlàngườinàođókhác.KhómàhiểuđượcAmáliamộtcáchchínhxác,vìnhiềukhikhôngbiếtlàcôấynóithật,haylà

nóimỉa.Phầnlớncôấynóinghiêmtúc,chỉnghecóvẻmỉamai.-Thôi,côđừnggiảithíchnữa!-K.nói.-Làmsaocôphảirơivàohoàn

cảnhphụthuộccôấyđếnmứcnày?Trướckhicótaivạlớnđóđãnhưvậyrồisao?Haylàchỉtừhômđó?Côkhôngbaogiờthíchđộclậpvớicôấyhaysao?Cócơsởhợplýgìchosựphụthuộcnàykhông?Côấytrẻhơn,vànhưthế thìcôấycầnphảiphục tùngchứ?Có tộihayvô tội thìcôấycũngđãmangtaihọađếnchogiađình.Thayvìngàynàocũngphảixintừngngườimộttronggiađìnhthalỗi,thìcôấylạicònngẩngcaođầu,khôngquantâmđếnviệcgìhết,ngoàisựquantâmtớibốmẹvìlòngvịthavànhưcôấynói,côấykhôngmuốnđểngườitachocôấybiếtrõmọiviệc,nếucôấyhạcốbắt chuyện với hai chị em cô thì phần lớn cô ấy nói năng nghiêm chỉnh,nhưnglạinghecóvẻmỉamai.Haycó lẽcôấy thốngtrịbằngsắcđẹpcủamìnhmàthảnghoặccôcũngnhắctới?Cảbachịemcôđềurấtgiốngnhaunhưngcáimàcôấykhácvớichịemcôthìchỉcànglàmchocôấybấtlợi.Ngaykhitôithấycôấylầnđầu,ánhmắtlờđờ,khinhkhỉnhcủacôấyđãlàmtôi chờn chợn.Cô ấy trẻ hơn cũng vô ích, không có gì tỏ ra là trẻ, cô ấythuộcnhữngngườiphụnữkhông tuổi tác,họ ítgià,nhưngcũngchưabaogiờtrẻthậtsự.Ngàynàocũngnhìnthấynêncôkhôngnhậnrakhuônmặtcôấymớithôlàmsao.Nếunghĩlại,tôicũngkhônghoàntoànhiểuđượcýđịnhcủa Sortini với lá thư đó, có lẽ ông ta khôngmuốnmời cô ấy,mà là chỉmuốntrừngphạt.

-EmkhôngmuốnnóivềSortini,-Olganói.-VớicácquýôngởLâuđàiấythìmọichuyệnđềucóthểxảyra,dùlàvớicôgáiđẹpnhất,hayxấunhất.TuynhiênvềAmália thìanhnhầmto.Anhxem,emkhôngcó lýdogìđểthuyếtphụcanhvìAmália,cònnếunhưemthửlàmđiềuđóthìchỉvìanhmà thôi. Cố nhiên nguyên nhân của nỗi bất hạnh của gia đình làAmália,nhưngcảnhữnglúckhókhănnhấtthìbốcũngkhôngnóimộtlờinàotráchmócAmália, chodùông làngườihứngchịu taihọanhiềunhất,vàông làngườikhôngbaogiờlàmchủđượclờinói,đặcbiệtlàởnhà.KhôngphảiôngtánthànhcáchxửsựcủaAmália,làmsaobốemcóthểtánthànhđược,ôngkhông hiểu nổi, vì ông là người rất kính trọng Sortini, ông đã có thể vuisướnghysinhbảnthânvàtấtcảcủacảichoSortininếusựviệckhôngxảyranhưtrongthựctếđãxảyradosựtứcgiậncủaSortini.Cólẽlànhưthế,bởivìchúngemkhôngnghenóivềSortininữa.Trướcđâyôngtasốngẩndậtcònbâygiờdườngnhưôngtakhôngtồntạinữa.TrongthờigianđógiámàanhnhìnthấyAmália!Chúngemđềubiếtkhôngcósựtrừngphạtdứtkhoátnàotiếptheocả.Ngườitachỉ lảngtránhgiađìnhem,dânởđâycũngnhưtrênLâuđài.Cóđiềulàtrongkhicóthểnhậnthấysựlảngtránhcủanhững

ngườiởđây,thìkhôngthểnhậnthấygìtừLâuđàicả.Trướcđấy,giađìnhemđãkhôngbịphiềnphứcgìtừphíaLâuđài,thìlàmsaomàlúcnàycóthểnhận rađược sự thayđổinàođó!Sựyên lặngnày làxấunhất.Nókhônggiốngsựlảngtránhcủamọingườiởđây,khôngphảivìtinthếnàyhaythếkhácmàngườitalẩntránh,cólẽhọcũngchẳngchêtráchgìghêgớmđốivớigiađìnhem.Hồiđósựkhinhbỉcủangàyhômnaylàchưacó,ngườitahànhđộngchỉvìsợ,vàsauđóthìchờđợixemcáigìsẽxảyra.Tạmthờisựnghèotúngcũngkhôngđedọa,nhữngngườimắcnợđềuthanhtoánổnthỏa,cáchóađơnkếtthúcmộtcáchthuậnlợi,nếuthiếulươngthựcthìđãcóhọhàngbímậtgiúpđỡ,cũngdễthôi,lúcđóđanglàmùagặt.Giađìnhemkhôngcóđất,thếmàchẳngainhờchúngemlàmviệcgì,lầnđầutiêntrongđờichúngembuộcphảigầnnhưlàvôcôngrồinghề.Chúngemngồicảnhà,đằngsaunhữngcánhcửasổ,cửalớnkhépkín, trongcáinóngcủathángBảy, thángTám.Khônggiấygọi,khôngthôngbáo,khôngviếngthăm,khôngcógìcả.

-Này,-K.nói,-côbiếtkhông,nếukhôngxảyrađiềugìcả,vàìnhphạtđượcxácđịnhrõràngnàođedọathìcácngườisợcáigì?Cáccôlànhữngngườilạlùng!

-Emphảigiảithíchchoanhthếnàođây?-Olganói.-Chúngemkhôngsợcáigìđósẽđến,màchúngemphảichịuđựngcáiđangcó,giađìnhemhiệngiờvẫnởtrongtrạngtháibịtrừngphạt.Ngườitronglàngchỉđợichúngemđếnvớihọ,rằngbốhãymởlạixưởngđónggiày,vàAmália,ngườimayquầnáorấtđẹp,tấtnhiêncôấychỉlàmviệcchonhữngngườikhágiảnhất,hãynhậnlạinhữngđơnđặthàngmới,bởivìaicũngđauvìcáiviệchọđãlàm.Khimộtgiađìnhcóuytínnhưvậybịhoàntoàntáchbiệtthìaicũngcósựmấtmátnàođó.Khihọtừbỏchúngem,họtưởnglàchỉ thựchiệnbổnphậncủamình,ởđịavịhọthìchúngemcũngxửsựđúngnhưvậythôi.Họkhôngbiết chínhxác là chuyệngìxảy ra, chỉ thấygãđưa thưvừa trở lại,trongtaylàmộtnắmgiấyvụn.Fridanhìnthấygãđi,rồikhigãquaylại,côấyđãtraođổimộtvài lờivớigã,vàngaylậptứccôấyphunrangayđiềubiếtđược.Đốivớichúngem,côấykhôngcó thùoángì, làmviệcđóđơngiảnlàvìbổnphận,nhưbấtkỳaitrongtrườnghợptươngtự.Nhưng,nhưemđãnói,chắcaicũngmừngnếutoànbộsựviệcđượcdànxếpổnthỏa.Nếubỗngnhiênchúngemxuấthiệnvớitinlàtấtcảđâuvàođấycảrồi,rằngđấychỉlàmộtsựhiểunhầmđãhoàntoànđượclàmsángtỏ,hoặccóthểđólàlỗilầmmàchúngemđãsửachữa,cànghayhơnkhimọingườichỉcònnghethấyrằngnhờcócácmốiliênhệvớiLâuđàimàgiađìnhemđãdậptắtđượcvụviệc, thì chắcchắnhọđãgiang rộngcánh tayômhôn,mởhộiđóngiađìnhemtrởlại,khôngphảichỉmộtlầnemđãchứngkiếnnhữngchuyệnnhư

thếcủangườikhác.Nhưngcũngkhôngcầnđến loại tinđó,nếuchúngemtỉnhngộ,tựđếnvớimọingười,nếuchúngemnốilạinhữngquanhệcũmàkhôngcầnnóimộtlờinàovềchuyệnláthư:chỉcầnbấynhiêulàđủ,vàhọsẵnsàngthôikhôngtranhluậnvềviệcđónữa.Bêncạnhnỗilosợ,chủyếulàvìsựphiềntoáicủavụviệcmàngườitacắtđứtquanhệvớigiađìnhemđơngiảnlàđểkhỏiphảinghevànóivềnó;khỏiphảinghĩvềnóvàhọkhỏiphảiliênquangìđếnnó.NếuFridađãđểlộsựviệc,thìkhôngphảivìcôấyvuisướngtrênđaukhổcủangườikhác,màlàđểbảovệbảnthânmìnhvànhữngngườikháckhỏinó,đểlưuýlàngrằngcócáigìđóđãxảyramàtấtcảmọingườiphảilotránhxa.Họkhôngquantâmđếnchúngem,nhưvớimộtgiađình,màchỉquantâmđếnviệcdínhlíuvàomộtcâuchuyệnnhụcnhãcủagiađìnhem.Tứclànếuchúngemlạixuấthiệntrướcmọingười,bỏquaquákhứ,vàbằngsựứngxửcủamìnhchúngemchứngtỏrằngkhôngcógìquantrọngcả,chúngemđãdànxếpxongvụviệcấybằngcáchnào,vàhẳnđãthuyếtphụcđượccôngchúngtinchắclàvụviệcdùnólàthếnàochăngnữacũngkhôngcònphảibàntánvềnónữa:nhưvậythìlẽramọisựđãtốtđẹp,khắpnơi chúngemđãcó thểgặp sựgiúpđỡ,và thậmchínếuvụviệc ấychưađượcquênhẳnhoàntoàn,hẳnmọingườicũnghiểu;vàchắcrằnghọsẽgiúpchúngemhoàntoànquênhẳnnó.Thếmàchúngemđãngồilìởnhà.Emkhôngbiếtlàchúngemđãchờđợiđiềugì,chắclàchờsựquyếtđịnhcủaAmália,kểtừbuổisángđócôấynắmlấyquyềnlãnhđạogiađìnhkhônghềbànbạc,khôngcầnralệnh,hoặcyêucầugìđặcbiệt,hầunhưchỉbằngsựimlặngcôấyđãgiữchặtlấyquyềnđó.Chúngem,nhữngngườicònlạicórấtnhiềuđiềucầnbànbạc,từsángđếntốichúngemliêntụcthìthầmtraođổi.Cólúcbốemđộtnhiênlosợ,gọiemđếncạnh,vàemđãngồibêngiườngông gần suốt đêm.Lúc khác emvàBarnabás co cụmvàomột xó, cậu ấythoạtđầukhônghiểugìcả,nêncứnônnóngliêntụcđòigiảithích,baogiờcũngđòilờigiảithíchnhưnhau,bởirõràngcậuấyđãbiếtrằng,đốivớicậuthếlàhếtnhữngnămthángvôtư,cáicuộcsốngvôtưđangchờđợinhữngngườicùnglứavớicậuấy.Chúngemđãngồicạnhnhaunhưhaitabâygiờ,anhK.ạ,vàkhôngnhậnthấyđêmquađi,sauđótrờilạisánglúcnào.Tronggia đình em bà mẹ là người yếu nhất, bởi vì bà không chỉ chịu nỗi đauchung,màhơnthếcònđauđớnthaychomỗingườitronggiađìnhnữa.Sauđấychúngemkinhhoàngnhậnthấynhữngthayđổinhấtđịnhtrênngườimẹ,dựcảmnhững thayđổiđó sẽnhanhchóng lan sangcảgiađình.Mẹ thíchnhất làngồimộtmìnhởgócghếđi-văng(bộghếđi-văng từ lâuđãkhôngphải làcủagiađìnhemnữa,bâygiờnónằmtrongcănphòngsạchsẽcủaBrunswick),bàngồiởđó,vàkhôngthểbiếtchínhxáclàbàđangngủgàngủgậtquacặpmôibàliêntụcmấpmáy,lẩmbẩmmộtmìnhkhôngbiếtmệt.Có

gìhiểnnhiênhơnlàviệcchúngembànluậnkhôngngớtvềchuyệnláthư,tranhluậncặnkẽvềcácchitiếtchắcchắncũngnhưnhữngkhảnăngđángngờcủanó,hầunhưchúngemđuanhauthửnghĩranhữngphươngthứcgiảiquyếtkhônkhéo.Việcnàylàtấtnhiênvàkhôngtránhkhỏi,nhưngcũngcóhạibởivìlàmnhưthếthìchúngemcàngđâmsâuhơnvàovụviệcmàchúngemmuốnquênđi.Vảlạidùlàsángkiếntuyệtvờinhấtthìcógiúpđượcgì?KhôngcóAmáliathìkhôngthểthựchiệnđượcviệcgìhết, tấtcảchỉlàkếhoạch dự kiến hoàn toàn vô nghĩa bởi vì kết quả của nó không đến đượcAmália,mànếucóđếnđượcthìcũngkhônggặpgìkhácởcôấyngoàisựimlặng.HiệnnaymaymàemđãhiểuAmáliahơnhồiđó.Côấymangnỗiloâulớnhơnnỗilocủatấtcảchúngemcộnglại,emkhôngbiếtlàlàmsaomàcôâychịuđựngđược, làmsaomàcôấycòncó thể sốngđượcnữađếnhômnay.Bàmẹchịunỗiđaucủacảgiađìnhem,baonhiêulàbấthạnhậpxuốngđầubà, nhưngbàđãđaukhổkhông lâu.Bâygiờ thì không thểnói làmẹđang bị giày vò vì ngay từ lúc đó mẹ tội nghiệp đã quẫn trí rồi. NhưngAmáliakhôngchỉmangtoànbộnỗiđau,màcôấycònmộttrí tuệđểhiểubiết.Chúngemchỉnhìnthấyhậuquả,còncôấyđãthấytậngốcrễtấtcảmọichuyện;chúngemhyvọngvàomộtkhảnăngmỏngmanhnàođó,còncôấythìbiếtrằngtấtcảđãđượcquyếtđịnh;chúngemthìthầmcòncôấychỉimlặngđốimặtvớisựthật,sốngvàchịuđựngcuộcđờinàytừhồiđóchođếnhômnay.Trong taihọachúngemvẫnđỡhơnbaonhiêusovớicôấy.Tấtnhiêngiađìnhemđãphảibỏnhà,Brunswickđãchuyểnđếnở,ngườitachochúngemcáilềunày.Cóđồđạcgìthìchúngemđãmangquabằngcáixeđẩy,chởlàmmấychuyến;emvàBarnabáskéo,bốvàAmáliathìđẩy.Chúngemđưamẹsangđầutiên,bàngồi trêncáirươngđểđợichúngemvàluônmiệngthanthở.Nhưngemcònnhớ,ngaycảtrongkhichuyểnnhàmệtmỏicũngvậy -việcnày làmchúngemrấtxấuhổ -chúngemkhôngngớtgặpnhữngchiếcxechởngũcốc,nhữngchủxekhithấychúngemhọliềnquaylưng ngoảnh đầu đi... Em vẫn còn nhớ là trong khi chuyển nhà em vớiBarnabás vẫn liên tục bàn bạc về những lo toan và kế hoạch của mình.Thảnghoặcchúngemcũngdừnglạivìtranhluậnhăngquá,vàchỉkhiôngbốđằnghắng thì chúng emmới lại nhớ ra việc củamình.Nhưng sau khichuyểnnhà,cáccuộcbànbạc,thảoluậncũngđãkhôngthayđổiđượccuộcđờichúngem,vàchúngemcứtừtừcảmthấydầnsựnghèokhổ.Sựgiúpđỡcủahọhàngkhôngcònnữa,vốndự trữcủagiađìnhcũngcạnkiệt, chínhtrong thờigianấybắtđầu tăngcườngsựkhinhbỉđốivớigiađìnhemmàanhđãnhận thấy.Người tanhận ra rằngchúngemkhôngđủ sức thoát rakhỏichuyệnlá thư,vàhọđãkhônghài lòngvớichúngemvềviệcđó.Họđánhgiáchínhxácsốphậnngặtnghèocủachúngem,dẫuchẳngbiếtmộtcái

gì chính xác, họ hiểu rằng họ có thể đương nổi những thử thách tốt hơnchúngem,thếnhưngđốivớihọ,việcphảicắtđứthoàntoànquanhệvớigiađìnhemlạicànglàtấtyếu.Nếuchúngemvượtquađượctaihọa,hiểnnhiênhọđãgiànhchochúngemsựkínhtrọng,nhưngdokhôngđượcnhưthế,nêngiờđâyhọhànhđộngmộtcáchdứtkhoát,điềumàchođếnlúcnàyhọchỉmới làmmộtcáchnửavời:họ loạihẳnchúngemrakhỏimọi tầng lớpxãhội.Ngườitađãkhôngnóivềchúngemnhưvềnhữngconngười,tênhọcủachúngemkhôngbaogiờcònđượcgọitớinữa,nếuchuyệncódínhtớigiađìnhemthìngườitacũngchỉgọitêncủaBarnabás,ngườivôtộinhấttronggiađìnhem.Đếncáilềucủachúngemcòncótiếngxấu,nếuanhlàngườithật thà,anhcònphảicôngnhận:khi lầnđầubướcvàonhàem,chínhanhcũng tưởng rằng sự khinh bỉ ấy là chính đáng; sau đó thì thoảng cũng cóngườighévào,họđãnhănnhóngaycả trướcnhữngviệcnhỏnhặtkhôngđâu,tỉnhưchiếcđèndầutreolủnglẳngphíatrênbàn.Chiếcđèncóthểtreoởđâu,nếukhôngphảiphía trênbànkiachứ;nhưnghọ lại thấyđiềuđó làkhôngthểchịuđược.Nhưngnếuchúngemcótreochiếcđènởchỗkhácthìcũngkhônglàmsựáccảmcủahọ.Chúngemlàai,vàcáigìchúngemcó,tấtcảđềubịkhinhbỉ.

Nhữngcuộchànhhương-Vàsuốt thờigianđóchúngemđãlàmgì?Chúngemđãlàmcáiviệc

xấuxahơnnhữngviệcđã làm,đểngười tacó thểkhinhchúngemhơn làtrongthựctếđãcoikhinh:chúngemđãphảnbộiAmália,khôngquantâmtớimệnhlệnhimlặngcủacôấynữa,khôngthểsốngnhưvậytiếptục;khôngchịusốngvôvọnghoàntoàn,mỗingườitheocáchcủamình,chúngembắtđầunàinỉxinLâuđàithứlỗichomình.Tấtnhiênchúngembiếtlàkhôngthểnàosửachữađượcgìnữa,vàchúngemcũngbiếtlàmốiquanhệcóhyvọngduynhấtcủagiađìnhemvớiLâuđàiđúnghơnlàvớiSortini,vịviênchức có thiện chí với bố emnày, đã trở nên xa vời đối với chúng emdochínhnhữngviệcxảyra.Tuyvậychúngemvẫntiếnhànhcôngviệc.Bốemkhởixướng,vàôngbắtđầunhữngchuyếnđivônghĩađếncấptrên,đểgặpcácthưký,trạngsư,thưlại,nhưngphầnnhiềungườitađãkhôngtiếpông,mỗikhidomưukếgìđóhoặctìnhcờmàhọtiếpbố,chúngemđềuhânhoansungsướnglàmsao!Nhưngngườitađãđuổiôngđirấtchóngvánh,vàsauđókhôngbaogiờtiếpôngnữa.Ngoàirangườitatrảlờiôngthậtdễdàng;Lâuđàibaogiờchẳngdễdàngnhưthế.Thựcraôngmuốngì?Cáigìđãxảyravớiông?Tạisaoôngmuốnxinlỗi?TrongLâuđàilúcnàocóaiđãđụngđếndùchỉlàcáilôngchâncủaông?Hiểnnhiênlàôngbịbầncùng,đãmấthếtngườiđặthàngv.v.vàv.v,nhưngđâylànhữnghiệntượngcủacuộcsống

thườngngày,mọisựnằmtronghoàncảnhcủathươngtrường,chảnhẽLâuđàiphảilolắngđếntấtcảmọiviệchaysao?Tấtnhiên,quảthậtLâuđàilolắng đến tất cả nhưng cũng không thể can thiệp thô bạo đến diễn biến tựnhiêncủacácsựviệcđơngiảnchỉnhằmbảođảmquyềnlợimộtngườiduynhấtnàođó!Lâuđài,theocácvị,phảicửcácviênchứcra,pháihọđitheocáckháchhàngcủabốcácvị,đểrồidùngvũlựcbuộchọtrởlạivớiôngấysao?

-Ồ,không,-bốemđãnóigiữachừng,-thảynhữngđiềuđóchúngemđãbànbạctrướcvàsauđóởnhà,trongmộtxónhàhầunhưlàtrốnAmália,ngườibiếthếttấtcả,nhưngkhôngcandựvào.-Rằngôngkhôngtráchmócvìđãbịnghèokhó,bởivìôngcóthểbùlại tấtcảnhữnggìđãmất,nhữngviệcđólàthứyếu,chỉcầnđượchọthalỗichoông.

Nhưnghọphảithalỗivìcáigì?-Họtrảlời:-TạmthờichưacósựtốcáonàochốngôngđếnLâuđàicả,nhữngchuyệnnhưthếkhôngcódấuvếttrongcácbiênbản,ítralàtrongcácbiênbảncôngkhaitớiđượccáctrạngsư;tiếpnữalàtrongchừngmựccóthểxácđịnhđượcthìcũngchưathấyaikhởitố,chưathấyýđồnàođangtiếnhànhchốnglạiông.Ôngcóthểchobiếtchỉthịchínhthứcnàođómàngườitađãbanhànhchốnglạiôngkhông?Hoặclàđãcósựcanthiệpnàođótừphíacơquanchínhthứcchăng?-vềnhữngchuyệnnhưthếbốkhôngbiếtgìcả.

Thếlà,ôngkhôngbiếtgìhết,vàkhôngcógìxảyracả,vậythìthựcraôngmuốngì?Phảithalỗichoôngvìcáigì?Nhiềulắmlàviệcônggâykhókhănchocácvănphòngmàchínhđólạilàđiềukhôngthểthathứđược.

Ôngkhôngbỏcuộc,hồiấyônghãycònlàngườitrànđầysinhlực,vàdobuộcphảivôcôngrồinghềnênôngcóthừathờigian."SẽkhônglâunữabốsẽlấylạidanhdựchoAmália"ôngnóivớiemvàBarnabásnhiềulầntrongngày,nhưngchỉnóithầmvìAmáliakhôngnênnghe,vàthậtraôngnóichỉvìAmália,bởivìđúnglàôngkhôngsuynghĩđếnviệclấylạidanhdự,màchỉnghĩđếnsựthathứ.Nhưngđểđượcthathứ,trướchếtcầnphảixácđịnhratộitrạng,màcáccơquanthìđơngiảnlàkhôngmuốnnghenóivềtộilỗi.Lúcđóbốemnghi(điềunàychothấytrítuệcủaôngđãsútkém)ràngsởdĩngườitagiấuôngvềtộitrạnglàvìôngchưatrảđủtiền,đúnglàôngchỉmớinộpsốtiềnthuếquyđịnh,sốtiềnsovớihoàncảnhgiađìnhemcũngtươngđối cao rồi.Nhưngbâygiờ ông tưởngphải trả nhiều hơn, rõ ràngôngđãnhầmtrongchuyệnđó,vì trongcácvănphòngởđây,đơngiảnlàđểtránhnhữnglờitầmphàovôích,quảlàngườitacónhậnhốilộ,nhưngbằngviệcđócũngkhôngthểđạtđượccáigì.Nhưngbốemcứhyvọngvềđiềuđó,nên

thật lòngchúngemcũngkhôngmuốn làmtiêu tanniềmhyvọngcủaông.Chúngemđãbánnhữnggìcònlại,màhầunhưnhữngthứcầnthiếtkhôngthể thiếuđượcđểbốcóphương tiệnđi chạyvạy.Một thờigiandài, hàngngàychúngemlấylàmhàilòngrằngcứmỗisánglênđườngítratrongtúicủabốemcũngcómấyđồngtiềnđồngloẻngxoẻng.Tấtnhiênvìchuyệnđómàngàyngàychúngemnhịnđói,mặcdùvậyđiềuduynhấtchúngemđạtđượcnhờnhữngđồngtiềnấychỉlàgiúpbốđượcsốngtrongniềmhyvọngnhấtđịnh:Nhưnghầunhưcảviệcđócũngchẳngđemlạilợilộcgì.Ôngchỉtựhànhhạmìnhtrongcácchuyếnđivàcáiviệcmàlẽranếuthiếutiềnthìđãnhanhchóngkếtthúc,lạicứkéodàiramãi.

Dùcótiềnthìcũngchẳngailàmđượctròtrốnggì,họachăngchỉmộtgãthưlạinàođóđôikhicốtạoracáivẻ,rằngvẫncốgắng,gãđãhứarằngrồiđây sẽ tiến hành điều tra, hoặc ám chỉ là đã tìm thấy những dấu vết nhấtđịnh,vàgãsẽthựchiệnviệckiểmtrachúng,khôngphảivìtráchnhiệmmàchỉvìýthíchcủabốem.Cònbố,đánglẽphảinghingờhơnthìlạicàngngàycàngtinhơnnữa.Ôngtrởvềnhàvớinhữnglờihứarõrànglàvônghĩanhưthế,màcứnhưlàmangvàonhàsựbanphướcvậy.VàthậtkhổtâmkhinhìnôngởsaulưngAmália,vớinụcườiméoxệch,đôimắttrònhướngvềphíacôấy,cốrahiệuchochúngemhiểurằngviệccứuAmália,điềusẽlàmchocôấybịbấtngờnhấtnhờnhữngcốgắngcủaôngsắpthànhcông,nhưngtạmthời tất cả cònbímật, chúngemphảinghiêmkhắcgiữkín.Vàchắcchắnnhữngviệcđóvẫndiễnranhưvậyrấtlâunữa,nếuchúngemvẫntiếptụccótiềnđưachobố.Thựcrathìvàothờigianấy,saunhiềunàinỉ,BrunswickđãnhậnBarnabáslàmphụtánhưngvớiđiềukiệnlàBarnabáschỉđếnchỗyvàobuổi tốiđểnhậnviệcvàmanghàngđã làmxongđếnđócũng trongbóngtối...cầnphảilưuýrằng,bằngviệcđóBrunswickđãvìchúngemmàphầnnàolàmnguyhạitớiviệckinhdoanhcủamình,nhưnganhtatrảcôngrấtít,mặcdùBarnabáslàmviệckhôngcósaiphạmgìcả,vàtiềncôngchỉvừađủcứugiađìnhkhỏichếtđói.Saukhichuẩnbịrấttếnhịvàchuđáochúngemđã thôngbáovớibố rằngchúngemkhông thểgiúpđỡ tiềnchoôngđượcnữa,nhưngbốđã tiếpnhậnsựviệc rất thảnnhiên.Ôngkhông thểhiểu rabằngtrítuệcủamình,rằngnhữngcốgắngcủaônglàvôvọng,nhưngôngđãrấtmệtmỏivìbịthấtvọngtriềnmiên.

Ôngnóilàôngchỉcầníttiềnnữathôi,ôngkhôngnóinăngrõràngnhưtrướcđây,vìtrướcđâyôngnóiquárõràng.Hômnayhoặcmailàôngsẽbiếttấtcả,giờđâymọicốgắngcủaôngđềuđãvôích,tấtcảđềuthấtbạichỉvìthiếutiền,vàđạiloạinhưvậy.Nhưngtừcáchôngnóicóthểcảmthấyrằngchínhôngcũngkhông tin,và liềnđóôngbắtđầuvạch ranhữngkếhọach

mới.Vìkhôngthànhcôngtrongviệcxácđịnhnổitộicủaôngvàdođóbằngconđườngchínhthứcôngkhôngthểđạtđượccáigìcả,giờđâyôngchỉcònbiếtđíchthânđếnnàinỉvớicácviênchức,chắclàtrongsốhọchắcchắncónhữngngườiđồngcảm,tốtbụng,vànếuhọkhôngthểnghenhữnglờitâmtình của ông trong giờ hành chính thì họ có thể nghe ông ngoài giờ hànhchính,nhấtlàtrongmộtthờiđiểmthíchhợpônglàmchohọbịbấtngờ.

ChotớilúcnàyK.vẫnmảimêlắngngheOlganói,nhưngbâygiờchàngđãcắtngangcâuchuyệncủacôbằngmộtcâuhỏi:

-Thếcôkhôngchoviệcđólàđúngsao?Từnhữngđiềudướiđây,chắclàK.cũngnhậnđượccâutrảlời,nhưng

lúcnàychàngmuốnbiếtngay.-Không,-Olganói,-khôngthểcósựđồngcảmnhưthế.Chodùcòntrẻ

vàkhông từng trảinhư thếnào thìchúngemcũngđiềuđó,và tấtnhiên làôngbốcũngbiếtnhưngôngđãquênmấtnhưquênhầuhếtnhữngchuyệnkhác.ÔngdựđịnhsẽđứngởđườngquốclộgầntòaLâuđài,nơimàcácviênchứcvẫnđixequa.Ởđó,códịplàôngxinđượcthalỗi.Nóithậtđólàmộtkếhoạchkhôngtưởng,cứcholàđiềukhôngthểcóấylạixảyra,vàyêucầucủaôngbốlọtđượcvàotaimộtviênchứcnàođóđichăngnữa.Bởivìmộtviênchứcduynhấtmàcũngcóthểthathứđượcchoôngư?Đólàviệccủatoànbộcácnhàchứctrách,nhữngcólẽhọcũngkhôngthathứđược,họchỉbiếtxétxửmàthôi.Vàcứcholà,cómộtviênchứcxuốngxe,thìôngtalàmsaocóthểhiểuđượctoànbộsựviệcquanhữnglờilắpbắpcủabốem,mộtônggiàbấthạnhnghèokhổ,mệtmỏi?Cácviênchứclànhữngngườirấtcóhọcthức,nhưngchỉđượcmộtmặtthôi.Mộtviênchứctrongngànhcủamìnhthìchỉnghemộtlốilàcóthểđưarahàngloạtýtưởng,nhưngvềnhữngviệccủabankhácthìngười tacóthểgiải thíchchoôngtahànggiờ,màôngtacũngchỉgậtđầuvẻlịchsự,nhưngkhônghiểumộtlờinàohết.Cũngdễhiểuthôi:cứthửlàmnhữngcôngvụnhỏnhặtnhấtliênquantớibảnthânanhởnhữngđiềuvớvẩngìđómàbấtkỳviênchứcnàocũnggiảiquyếtxongbằngmộtcáinhúnvai,cứthửxemxétchúngchođếnnơiđếnchốn,chắcanhcóthểtheođuổinóđếnhếtđờicũngkhôngtìmrabảnchấtsựviệc.Tacứcholàbốemgặpđượcviênchứccóthẩmquyềnnhưngkhôngcótậphồsơchuẩnbị trước thì ông ta cũng không thể giải quyết được gì cả; nhất là ở ngoàiđườngquốclộôngtalàmsaocóthểthalỗiđược;ôngtachỉcóthểhiểuthấuđáođượctoànbộvấnđềtạicôngsở,bởithếôngtalạisẽkhuyênđitheoconđườngthôngthườngtuầntựcủacáccấpcóthẩmquyền,nhưngđólạichínhlàbằngconđườngbốemđãthấtbạihoàntoàn.Bốđãlẩnthẩnlắmthìmới

hyvọngsựthànhcôngnàođóởkếhoạchmớinày!Nếucóđượckhảnăngmỏngmanhđạtđượcmộtđiềugìbằngcáchđó,thìhẳnnhữngngườivanxinđãxúmđôngxúmđỏngoàiđườngquốclộrồichứ,nhưngđếncảhọcsinhcấpmộtcũngbiếtnhữngchuyệnnhưthếđơngiảnlàkhôngthểcó,vìvậymàđườngquốclộvắngắngngắt.Nhưngcóthểđiềuđóchỉlàmchobốvữngtinhơn,bởi thếôngđãtìmmọicáchđểcủngcốniềmhivọngcủamình.Ôngcũng cần điều đó, nhưng đối với chuyện ấy thì con người đâu cần phảinhữngsuyluậnrốirắm,ngaytừlầnđầutiênôngđãthấyrõ,mọisựđềuvôcùngvôvọng.Bởicácviênchứclúcđivàolàng,cũngnhưkhi trởvềLâuđài,thìđốivớihọđềuhoàntoànkhôngphảilànhữngchuyếnđihànhlạc,ởtronglàngcũngnhưởLâuđàicôngviệcđangchờđợihọ,vìthếmàhọđivớitốcđộnhanhnhất.Họcũngchẳnghềcóýnghĩphảinhìnquacửasổxeđểxemcónhữngngườimuốngặphọhaykhông.Trongxeđầyhồsơtàiliệu,cácviênchứccònnghiêncứunhữngthứđó.

-Vậvmà tôi đã ngó vào bên trong chiếc xe trượt tuyết củamột viênchức,-K.nói,-khônghềcóhồsơtàiliệugìtuốt.

TrongcâuchuyệnOlgakể,mộtthếgiớilớn,gầnnhưlàhoangtưởng,đãmởratrướcmắtchàng:Chàngkhôngthểkìmlạiđểkhôngđụngchạmtớithếgiớiđóbằngnhữngđiềubănkhoănvụnvặtcủamình,chàngmuốntựkhẳngđịnhkhôngchỉ sự tồn tạicủa thếgiớiấy,màcònđểđượccócảmgiác rõrànghơnvềsựtồntạicủariêngmình.

-Cóthể,-Olganói,-nhưngmànhưthếcàngtồi tệhơn,viênchứccónhữngvụviệcrấtquantrọngcònhồsơtàiliệuquágiátrị,hoặcquánhiều,không thể mang theo được, những viên chức này cho xe chạy nước đại.Nhưngdùthếnày,hoặcthếkiathìcũngkhôngmộtaicóthờigiandànhchobốem.HơnnữacónhiềuconđườngdẫnđếnLâuđài.Lúcthìconđườngnàylàmốt,vànhiềungườiđinhất, lúckhác thìconđườngkia làmốt,aicũngchen chúc trên đó.Vẫn chưa rõ là người ta lựa chọn các con đường theonhững quy tắc như thế nào.Có khi támgiờ sáng ai cũng đi trênmột conđường,nhưngnửagiờsauthìmọinguờilạiđitrênconđườngkhác,khoảngmườiphútsaungườitađitrênconđườngthứba,nửagiờsauđócólẽlạitrởvềconđườngđầutiên,vàrồicảngàyngườitađtrênconđườngđó.Nhưngmỗimộtgiâyphútđềucókhảnăngthayđổi.Gầnlàngnhữngconđườngđivàođềuhợplại,ởđóxephóngnhưđiên,cònởgầnLâuđàithìchúngchạyvớitốcđộvừaphải.Vàkhôngthểxácđịnhđượcchếđộđilại,tìmhiểuthấuđáochếđộđóthậtkhókhăn,vàđiềuđócũngliênquantớisốlượngxenhưvậy.Cónhữngngàyđôilúckhônghềthấymộtchiếcxenào,nhưngsauđóthìlạitừngđoànlũlượtchạyqua.Bâygiờanhhãytưởngtượngbốemđối

diệnvớicảnhtượngđó.Tấtcảcácbuổisángôngđềurađitrongbộquầnáotốtnhất...naymaithìôngchỉcómộtbộduynhấtthôi.Nhữnglờicầumongtốtđepcủachúngemđưatiễnônglênđường.Ôngmangtheocáiphùhiệunhânviêncứuhỏamàthậtraôngđãgiữlạimộtcáchkhôngchínhđáng;rakhỏilàngôngmớigắnlên.Ởtronglàngôngkhôngdámchoaithấy,vậymàcáiphùhiệubétí,cáchhaibướccũngkhómàpháthiệnra.Nhưngbốtưởngrằngcáiphùhiệucó thể làmchocácviênchứcđanglaođiđểý tớimình.CáchlốivàoLâuđàikhôngxacómộtkhuvườntrồngraucủaBertuch-ôngtacungcấprauquảchoLâuđài-bốđãchọnchỗchomìnhởđó,trênmộtbệđánhôratừhàngrào.Bertuchkhôngphảnđối,vìtrướcđấyôngtacóquanhệtốtvớibố,từnglàbạnhàngcủaông;chảlàmộtchânôngtahơitàntật,ôngtachorằngchỉcóbốmớilàmchoôngtamộtđôiủngphùhợp.Vậylàngàynàobốcũngngồiởđó,đangmùathutrờimưa,nhưngbốkhôngquantâmtớithờitiết.Sángsángcứđúngvàogiờđãđịnh,ôngmởthencửavàrahiệu từbiệtchúngem.Sauđóđến tối -như thểcàngngàyôngcàngcònghơn-bốtrởvềnhà,ngườiướtnhưchuộtlột,vàngãvậtxuốngmộtgócnàođó.Thoạtđầuôngcònkểvềnhữngấntượngnhỏcủamình,tỷnhưchuyệnBertuchvìthươngtìnhvànghĩđếntìnhbạncũ,đãnémchoôngcáichănquahàngrào;hoặcchuyệntrongmộtchiếcxeđangvútquadườngnhưôngđãnhậnraviênchứcnàođó,haychuyệnnhữngngườiđánhxenhậnraông,đãvungroidavunvútđểđùa.Sauđóbốtừbỏnhữngcâuchuyệnấy,chắcchắnôngkhônghyvọngcó thểđạtđượcbấtkỳcáigì,ôngchoviệcphảiđivàngồichohếtngàyởđólànghĩavụvàtráchnhiệmbuồnthảmvôvọngcủamình.Lúcđóôngbắtđầucónhữngcơnđau thấpkhớp,mùađôngđãđếngần,tuyếtrơisớđâymùađôngậpđếnrấtnhanh.Bốvẫncứngồi,ngồiởchỗcủamình,trênhònđátrơndướitrờimưa,hoặctrongtuyếtđổ.Đêmđêmôngrênrỉvìđauđớn,đếnsáng thỉnh thoảngbốcũngdodựnênđihaykhông,nhưngrồiôngthuhếtsứcrađi:Mẹbámchặtlấybố,khôngmuốnđểôngđi.Có lẽbố lo sợvìđôichânôngkhôngphục tùngông,ôngđãđểbàđivớimình.Thếrồimẹcũngbịnhữngcơnđauhànhhạ;chúngemthườngxuyênđirađó,mangcáiăn,hoặcchỉđểthămbốmẹ,thuyếtphụchọtrởvềnhà.Đãbaonhiêulầnchúngemthấybốmẹngồicororúmrólạivớinhautrênphiếnđáchậtchộitrongchiếcchănmỏngkhôngđủbọckínhọ,xungquanhkhôngcógì khácngoàimàuxámcủa tuyết và sươngmùbaophủ, cả ngày cũngkhôngthấygì:khôngmộtchiếcxe,khôngmộtbóngngười,ôicảnhtượnggìmàlạlùng,anhK.ạ,cảnhtượnglạlùng!Thếrồivàomộtbuổisáng,vớiđôichâncứngđờ,bốkhôngthểdậyrakhỏigiườngđượcnữa,ôngrấtkhổtâm,trongmộtcơnnửamênửatỉnhôngnghĩlàmìnhnhìnthấyởtrênđó,ngaylúcấycạnhhàngràocủaBertuch,mộtviênchứcbướcrakhỏixe,đưamắt

tìmôngởbênhàngrào,rồiylắcđầungồivàoxevẻbựcbội.Trongkhiđóôngkêutolêndườngnhưmuốnchoviênchứckiabiếtrằngôngvắngmặtkhôngphảilỗitạiông.Vàsựvắngmặtnàyđãkéodàirấtlâu,bốkhôngcòntrởlạichỗđóđượcnữa,ôngnằmliệtgiườnghàngtuần.Amáliađảmnhiệmviệcchămsóc,phụcvụvàchạychữachoông;côấylàmtấtcả,thỉnhthoảngmớinghỉmộtlúc,tìnhhìnhđókéodàichođếnhômnay.Amáliabiếtnhữngcâythuốcnàolàmgiảmcáccơnđau,hầunhưcôkhôngcầnngủ,khôngbaogiờhoảnghốthaysợgìcả,khôngbaogiờsốtruột,côấylàmmọicôngviệcphụcvụbốmẹ,trongkhiđóvìkhôngthểđỡđầnđượcviệcgìnênchúngemchỉquanhquẩnởđấymàthôi,côấyvẫnluônluônlặnglẽvàđúngmực.Sauđó,khiđiềutồitệnhấtđãqua,vàbốđãcóthểthậntrọng,nhờđượcđỡtừhaibên,buôngđượchaichânrakhỏigiườngthìAmálialiềncolạivàgiaoôngchochúngem.

Nhữngkếhoạchcủa">-Bâygiờchúngemlạiphải tìmchobốmộtviệcgìđómàôngcònđủ

khảnăngđểlàm,bấtkỳviệcgì,chí ít thìcũngcứđểbốtinrằngvớicôngviệcđóôngđanghànhđộngđểchuộclạitộilỗiđangđènặnglêngiađình.Tìmviệcnhưthếkhôngkhókhăngì,vềcơbảnmànóithìviệcgìkháccũnghợplýhơnlàđứngchônchânởtrướcvườnraunhàBertuch.Nhưngemđãnghĩrađiềumàđếnemcùngphầnnàohyvọng.Nếutrongcácvănphòng,trướcmặtbọnthưlạihayởchỗkháckhinóiđếnlỗi lầmcủagiađìnhem,ngườitachỉnhắctớisựxúcphạmngườiđưathưcủaSortinivàkhôngainóigìhơn.Emtựnhủnếucôngluậnlàmnhưchỉbiếtđếnsựxúcphạmngườiđưathưthìtấtcảcóthểsửachữalại,nếunhưchúngemlàmlànhđượcvớingườiđưa thư,dùchỉ làbềngoài.Người tađã tuyênbốrằngkhôngcósựtrình báo nào đến, chưa có văn phòng nào nắmđược sự việc, theo đó thìngườidưathư,vớitưcáchcánhân,vàchỉmộtmìnhanhtathôicóquyềnthalỗi.Tấtcảđềukhôngcóýnghĩagìquyếtđịnh,chỉlàbềngoài,vàchỉcóthểtạorakếtquảbềngoàimàthôi,nhưngcólẽnómanglạiniềmvuichobố,vàcóthểphầnnàolàmônghàilòng,nếuvớiviệcđóchúngemcóthểdồnvàochântườngnhữngkẻđãbaolầnhànhhạôngbằngsựgiảithíchcủahọ.Tấtnhiên,việcđầutiênlàphảitìmgặpngườiđưathư.Khiemkểkếhoạchcủamìnhchobốnghe,lúcđầuôngđãđùngđùngnổigiận,vàtrởnênrấtngangbướng;mộtmặtông tưởng (trong thờigianốmđãhình thành trongôngýnghĩhãohuyềnnày)rằngchúngemluônluôncảntrởôngkhiôngsắpthànhcông. Khởi đầu là với việc cắt viện trợ tiền, bây giờ thì giữ ông ở tronggiường;mặtkhácbốđãkhôngđủkhảnăng tiếpnhậnnhữngsuynghĩcủangườikhác.Emchưatrìnhbàyhếtthìôngđãbácluônkếhoạchcủaem.Bố

nghĩrằng,cầnphảitiếptụcchờđợiởcạnhvườnBertuch,vàchắcchắnôngkhôngcònsứcnữađểngàynàocũngđirađó,nênchúngemphảiđưaôngđibằngxeđẩy.Nhưngemđãkhôngchịulùi,vàdầndầnôngcũngnguôiđivớiýnghĩđó;chỉcònmộtđiềulàmôngkhôngyên,rằngtrongchuyệnấyônghoàntoàntùythuộcvàoem,bởivìhồiđóchỉcóemđãnhìnthấyngườiđưathư,ôngkhôngquenanhta,tấtnhiênlàngườiphụcvụnàocũnggiốngnhau,chínhemcũngkhôngchắcchắnrằngmìnhnhậnđượcrangườiđó.Thế làchúngembắtđầuđiđếnquán"Ôngchủ"vàtìmkiếmanhtatrongđámđầytớ.Anh chàng đưa thư đó đúng là người phục vụ của Sortini,mà Sortinikhôngcònxuốnglàngnữa,nhưngcácquýôngthìlạithườngxuyênthayđổinhữngngườiphụcvụ,chonênhoàntoàncóthểtìmthấyanhtatrongsốđầytớcủamộtquýôngkhác,nếukhônggặpđượcanh ta thìcó lẽquanhữngngườiphụcvụkhácchúngemcũngcóthểbiếtđượcđiềugìđóvềanhta.Đểlàmđượcviệcđóthìtốinàochúngemcũngphảiđếnquán"Ôngchủ",khôngởđâungười tasẵnsàngđón tiếpchúngem,huốngchiởmộtnơinhư thế:chúng em cũng không thể bước lên đó như những người khách trả tiền.Nhưngsauđótéraởđấychúngemcũngcóíchchohọ,anhbiếtđấy,Fridacóbaonhiêulàchuyệnrắcrốivớibọnđầytớ,vềcơbảnmànói,hầunhưhọlànhữngngườihiềnlành,côngviệcphụcvụnhẹnhàngđãnuôngchiềuvàlàmchohọlườibiếng."Anhhãyđượcnhưđầytớ",cócâuthànhngữnhưthếtrong đám viên chức.Nói đến cuộc sống dễ dàng, sung sướng, thì nhữngngườiphụcvụđúnglàcácquýôngtrongLâuđài.Họcũngquýtrọngcuộcsốnghiệntạicủamình,vàtrongLâuđài,họsốngtheocácluật lệcủaLâuđài,cũngứngxửđiềmđạmvàtửtế,điềunàyngườitađãlàmrùmbenglênchoemrấtnhiềulần,ởdướinàyvẫncòncóthểnhậnthấychútíttàntíchđócủacuộcsốngđầytớnhưngchỉlàtàndư,bởivìởtronglàngnhữngluậtlệcủaLâuđàikhônghoàntoàncóhiệulựcđốivớihọ,dườngnhưhọđãlộtbỏbảnthânmình;trởthànhquânmanrợ,vôkỷluật,nhữngbảnnăngkhôngthểlàmthỏamãnngựtrịlênhọthaycholuậtlệ.Sựtrơtráocủahọlàvôcùng:may cho làng là họ chỉ có thể rời quán "Ông chủ" nếu có lệnh.Nhưng ởtrongquán"Ôngchủ"ngườitacầnphảicốgắngđểyênổnvớihọ,việcnàyrấtkhókhănđốivớiFrida,côấyrấtmừnglàđãcóthểdùngemđểlàmchobọnphụcvụyêntâm.Đãhơnhainămrồi,hàngtuầnítralàhailầnemngủvớibọnphụcvụởtrongchuồngngựa.Hồitrước,khicònđếnđược,bốemđãngủởđâuđấytrongquầyuốngvàchờđếnsángemmangtintứcchoông.Emđãmangrấtít tintứcchoông.Chođếnhômnaychúngemvẫnkhônggặpngườiđưathưcầngặp,hìnhnhưanhtavẫnđangphụcvụSortini,cólẽanhtađãđitheoSortinikhiôngấychuyểnđếnmộtvănphòngởnơixanàođó.Phầnđôngnhữngngườiphụcvụđãtừlâucũngkhôngnhìnthấyanhta

nhưchúngem,vànếumộtngườinàocủahọcócảmgiácđãnhìnthấyanhta,thìchỉlànhầm.Kếhoạchcủaemthựcracóvẻnhưchịuthấtbại,nhưngcũng chưa phải thất bại hoàn toàn.Đúng là chúng emđã không tìmđượcngườiđưathư,rốtcuộcviệcbốemđiđếnquán"Ôngchủ"vàngủởđóvàcólẽcảsựđồngcảmgiànhchoemnữa,nếunhưôngcònkhảnăngđồngcảm,đãtànpháông.Đãhainămrồibốsốngvấtvưởngtrongtrạngtháimàanhđãthấyđấy,dẫusaobốcònđỡhơnmẹ,bàđợicáichếttừngngày,chođếnnay,mà điều đó vẫn chưa xảy ra là nhờ những nỗ lực không thể đo được củaAmália.Tuythếtrongquán"Ôngchủ"emcũngđạtđượccáigìđó:mộtsốmốiquanhệvớiLâuđài,anhđừngcoithườngnếuemnóilàemkhôngânhậnvềviệcmìnhđãlàm.Anhcóthểnghĩbụngrằngđókhôngphảilàmốiliênkếtgìtotát.Anhđúngđấy,mộtsựliênkếtkhônglớn.Dùsaoemcũngquenhếtnhữngngườiphụcvụcủacácquýôngmà tronghainămvừarồithườngđếnlàng,nếucólúcnàođếnđượcLâuđàithìemsẽkhôngphảilàngười lạởđó.Tấtnhiênchỉ trong lànghọmới lànhữngngườiphụcvụ,ởLâuđàihọhoàntoànlànhữngngườikhác,ởđócólẽngườitakhôngquenbiếtai,nhấtlàvớingườinàođómàởtronglànghọđãtừngchungsống,dùmộttrămlầnhọđãthềthốtởtrongchuồngngựarằnghọrấtmừngnếugặplạiemởLâuđài.Tuynhiênemđãcókinhnghiệmlànhữnglờihứakiểuđócóítýnghĩalắm.Nhưngđiềuđókhôngphảilàquantrọngnhất.KhôngchỉquanhữngngườiphụcvụmàemcóđượcquanhệvớiLâuđài,màcòncóhyvọngrằng,đằngnàochẳngcóaiởtrênấyđangtheodõiem,vàviệcemlàm,việcđiềuhànhmộtđộingũđầytớlớntấtnhiênlàcựckỳquantrọngvàlàphầngánhnặngcủacôngviệcchínhquyền;ngườinàođóđangtheodõiemchắclàcónhậnxétvềemvừaphảingườikhác,vàcólẽôngtacũngnhậnthấyrằngmặcdùemtranhđấumộtcáchthảmhạithìcùnglàvìgiađình,vàemtiếp tụcnhữngcốgắngcủabốmàthôi.Nếungười tanhìnsựviệcnhưvậy,cólẽhọthathứchoemvìđãnhậntiềncủanhữngngườiphụcvụ,vàgiànhnhữnggìnhậnđượcchogiađình.Emcònđạtđượcmộtcáigìđómàtấtnhiênlàanhsẽchoemlà tội lỗi.QuanhữngngườiphụcvụemđãbiếtmộtđôiđiềuliênquantớiviệcaiđólàmthếnàođểcóthểvàophụcvụLâuđàibằngconđườngtắtkhôngcầnthủtụctiếpnhậncôngkhai,khókhănmấthàngnăm.Quảthậtlúcđóanhtakhôngphảilànhânviên,màngườitachỉphầnnàobímậtchoanhtađếnđó,anhtakhôngcóquyềnlợivànghĩavụ,vàtệhạinhấtlàkhôngcónghĩavụ;nhưngtuythếanhtacũngcómộtcáigìđó:vớiviệcđượcgầntấtcả,anhtacóthểrìnhđónvàlợidụngnhữngcơhộithuậnlợi;khôngphảilànhânviên,nhưngcóthểtìnhcờanhtacóviệcgìđó,nếuđanglúckhôngcósẵnnhânviênthìchỉcầngọimộttiếnglàanhtacómặtngay;chỉmộtphúttrướcđóanhtacònchưalàgìcả,vàbâygiờđãlà

nhânviên.Lúcnàothìcódịpnhưthế?Đôilúcngaylậptức,khianhtavừamớiđếnnơichưakịpnhìnquanh,thìđãcóthờicơ,ởđâykhôngphảingườimớivàonghềnàocũngđủcanđảmđểchộpngaylấythờicơ.Lúcấythìlạiphảimấthàngnăm,lâuhơnsovới thủtụctiếpnhận, theođúngcungcáchthủtụccủanóthìngườitakhôngthểnhậnkẻđượcphépđếnđómộtcáchbấthợpphápnhưvậy.Vậylàcónhiềuđiềuđểsuynghĩ;nhưngchúngkhôngnóira rằng khi tiếp nhận chính thức vào làm việc thì sự lựa chọn rất nghiêmngặt,vàngườixuấtthântừgiađìnhbấtkểcótiếngxấunhưthếnàođềubịtừchốitrước.Anhtacóthểtrảiquathủtụctiếpnhậnhồsơ,lolắngchờđợikếtquảhàngmấynămtrời,ngaytừngàyđầungườitađãrấtđỗingạcnhiênhỏianhtalàmthếnàomàlạicóthểdấnthânvàomộtthửnghiệmvôvọngnhưthế.Nhưnganhtavẫnhyvọng,làmsaoanhtacóthểsốngkháccơchứ;thếrồisaunhiềunămtháng,cólẽkhiđãthànhbôlão,anhtamớiđượcbiếtlàngườitatừchối,rằngtấtcảthếlàhết,anhtađãsốngvôích.Tấtnhiênởđâycũng có những trường hợp ngoại lệ, chính vì thếmà người ta dễ dàng bịquyếnrũnhưvậy.Cókhirútcuộchọnhậnnhữngngườimangtiếngxấu,cónhữngviênchứccóthểnóilàbấtchấpcảýchícủamình,họthíchcáimùihoangdãđó,trongkhikiểmtra,họhítngửikhôngkhí,mồmxệxuống,mắttrợntrừng,rõrànghọthấyconngườinhưthếgợilênmộtkhẩuvịđặcbiệt,vàhọphảicốsứcbámvàocácbộluậtđểcóthểcưỡnglạiviệctiếpnhậnanhta.Tuynhiênđiềuấyđôikhicũngkhôngdẫnđếnviệcngười tanhậnanhchàngđó,màchỉlàmkéodàivôtậnthủtụctiếpnhận,nókhôngkếtthúcmàchỉđứtđoạnbởicái chết củangườiđó.Nhưvậy làviệcnhậnngườiđúngquycáchcũngnhưlànhậnkhôngđúngquycáchđềugặpkhókhăngiấukínvàcôngkhai;trướckhingườitađịnhđâmđầuvàonhữngviệcnhưthếnêncânnhắcchokỹcàngmọinhẽ.Trongchuyệnnàyquả thậtgiađìnhemđãkhôngphạmmộtsơxuấtgì,kểcảBarnabásvàem.Baonhiêulầnemởquán"Ôngchủ"về,chúngemđềungồilạivớinhau.Emkểchocậuấyngheđiềumớimẻmàmìnhđãbiếtđược,chúngemnóichuyệnsuốtcảngày,Barnabásngừngtaylàmviệcnhiềuhơnmứccầnthiết.Theoanhthìcóthểởđâyemđãmắcsailầm.Thìembiếtlànhữngcâuchuyệncủabọnphụcvụkhómàtinđược.Emđãbiết làchưabaogiờchúngmuốnkểchoemnghevềLâuđài.Chúngluônluônvòngvovềnơinàokhác,phảinàinỉchúngtừnglời.Nhưng tất nhiên nếu hứng lên lưỡi chúng cởi mở, chúng huyên thuyênnhữngchuyệnngốcnghếch,huênhhoang,cốchơitrộinhaubằngnhữngđiềuquáđángvàbịađặt.Chúngthaynhaunóitrongsựầmĩbấttận,nơichuồngngựatămtối;chắcchắntrongtrườnghợptốtnhất,thảnghoặctrongmộtvàiđiềunhắctớicóẩnchứaphầnnàothựctế.NhưngemđãkểlạilầnlượtchoBarnabásnghetấtcảnhữnggìmàemghinhớđược.Cậuấyvẫnchưabiết

phânbiệtgiữasựthậtvàsựdốitrá,nêncậuấysaysưakhaokhátcuộcsốngkia,cáicuộcsốngkhôngthểnàođạttớinổivìtìnhcảnhcủagiađìnhchúngem.Cậuấynhưuốnglấytừnglờivànồngnhiệtyêucầu.Kếhoạchmớicủaemđúng là chỉ dựavàoBarnabás.Không thểđạt đượcđiềugì hơnởbọnphụcvụnữa.KhôngthểgặpngườiđưathưcủaSortini,cólẽchẳngbaogiờcóthểtìmradấuvcủay,cùngvớiSortini,ngườiđưathưcũngngàycàngđixahơnvàochốnvôđịnh.NgườitabắtđầuquêntêncủaSortini,quênôngtalàngườinhưthếnào.Emphảithườngxuyênmôtảdàidòngtấtcả,màcũngchẳngđiđếnđâu,hơnnữangườitachỉnhớtớiôngtavàngườihầumộtcáchrấtkhókhăn,nênkhôngnóiđượcgìvềhọ.Vềcuộcsốngcủaemvớinhữngngườiphụcvụ,tấtnhiênemđãkhôngđủsứcngănngừalờiđồnđại,emchỉcóthểhyvọnglàmọiviệcđượchiểuđúngnhưnócó,vàvàthếtộilỗicủagiađìnhchúngemcũngđượcgiảmđitíchútgìđó,nhưngemđãkhôngnhậnđược dấu hiệu gì rõ ràng về điều đó. Em vẫn tiếp tục sống như vậy,màkhôngthấykhảnăngnàokhácđểđạtđượccáigìđóởtrongLâuđàichogiađình.EmnhìnthấymộtkhảnăngnhưthếchỉdànhchoBarnabás.Từcáccâuchuyệncủanhữngngườiphụcvụ,nếuemmuốn,cóthểrútrakếtluậnrằngaimàđượcngười tanhậnvàophụcvụởLâuđài thìngườiđócó thể làmđược rấtnhiềuchogiađìnhmình.Tấtnhiênvấnđề là cáigìđáng tin cậytrongnhữngcâuchuyệnđócủahọ.Khôngthểxácđịnhđược,tuyvậychắcchắnlàcórấtít.Vídụnếucómộtngườiphụcvụmàemsẽkhôngbaogiờcònđượcthấynữahoặcgiảnếunhìnthấyemcũngkhónhậnra,hắntahứamộtcáchtrịnhtrọngrằnghắngiúpememcóviệclàmởLâuđài,haychíítthìhắncũngủnghộ,tứclàhắnlàmchoBarnabástươitỉnhlênvớiviệcgiúpcậu ấyvàođượcLâuđài bằng conđườngnàođó.Vì theonhư lời kể củanhữngngườiphụcvụthìcótrườnghợptrongkhichờđợilâu,nhữngngườinộpđơnxinviệcbịngất,hoặchọquẫntrímàchết,nếunhưbạnbèkhôngquantâmtớihọ.Khihọkểnhữngchuyệnnhưthếvànhiềuchuyệnkhác,lưuýem, thìnhữngđiềuphòngngừacủahọ làhoàn toàncócơsởcònnhữngđiềuhọhứađềuhoàntoàntrốngrỗng.NhưngtháiđộBarnabásvềnhữnglờihứaấylạikhác,dùemđãngănngừacậuđấyđừngtinnhữnglờihứahão,nhưngchỉvớiviệckểnhữngđiềuđóchocậuấyngheđãđủchocậuấysaysưavớicáckếhoạchcủaem.ĐiềumàemgửigắmởBarnabásíttácđộngtớicậu ấy,mà chủ yếu những chuyện của những người phục vụ đã tác độngđếnNhưvậysauđóvềthựcchấtemhoàntoànchỉdựavàobảnthânmình;ngoài Amália ra, không ai có thể nói chuyện được với bố mẹ. Em càngcươngquyết thựchiệnnhữngkếhoạch cũ củabố theocách củamình, thìAmáliacàngxalánhemhơn.Trướcmặtanhhoặcngườikhác,côấycònnóichuyệnvớiem,nhưnggiữahaichịemthìkhôngbaogiờ.Ởquán"Ôngchủ"

emchỉlàđồchơicủanhữngngườiphụcvụmàhọđãđiêncuồngcốđậpchovỡđi,nhưngsuốthainămtrời,chẳngaitrongsốchúngnóichomộtlờidùlàrẻmạt.Emđãkhôngngheđiềugìkhácởhọngoàinhữngđiềugiảoquyệt,dối trávàvớvẩn,nhưthếemkhôngcònaingoàiBarnabás,màcậuấythìcònrấttrẻ.Trongkhikểchuyệnchocậuấy,thấyánhrạngrỡvẫnbừnglêntrongmắtnó,từdạoấyemđãkhiếpsợ;nhưngvẫnkhôngngừngnói,bởivụcácượclàquálớn.Tấtnhiênemđãkhôngcóđượcnhữngkếhoạchtotát,màtrốngrỗngcủabố, trongemkhôngcólòngquyếttâmcủađànông,emchỉmuốnlàmsaochuộclạiđượclỗiđãxúcphạmngườiđưathư,vànghĩlàsựkhiêmnhườngđóđãlàcônglaocủamình.Vàcáimàtựmìnhkhôngthểlàmnổi,giờđâythôngquaBarnabásemmuốnđạtđượcbằngcáchkhác,mộtcáchchắcchắnhơn.Chúngemđãxúcphạmmộtngườiđưathư,đãgâytrởngạichoanhtaởcácvănphònggầncận,vậycógìhiểnnhiênhơnlàđềnghịBarnabásđượclàmngườiđưathưmới,đểcậuấylàmcôngviệccủangườiđưathưđãbịxúcphạm.Bằngcáchđó,cóthểtạođiềukiệnchongườiđưathưbịxúcphạmđượcyênổnởnơixaxôichođếnkhinàomàanhtamuốn,vớithờigiancầnthiếtđểquênđisựxúcphạm.Emđãnhậnthấyrằng,chodùkếhoạchcủaemđơngiảnnhưthếnàothìvẫncótrongđómộtsựthiếukhiêmtốnnàođó,nócóthểgâyấntượnglàdườngnhưchúngemđòihỏichínhquyềnphảigiảiquyếtnhưthếnàonhữngvấnđềtiếpnhậnnhânviên,hoặcnhưthếchúngemnghingờviệcchínhquyềntựmìnhcótìmrađượcgiảipháptốtnhấthaykhông.Màcóthể,chínhquyềnđãtìmđượcgiảipháptừlâu,trướckhichúngemnghĩrarằngcóthểlàmđượccáigìởđây.Thếrồisauđóemnghĩkhông thểcóchuyệnchínhquyềnhiểunhầmđếnmứcđó,hoặcnếuviệcđóvẫnxảyralàdohọcốýhiểunhầm,tứclàhọtrướcviệcemlàm,màkhôngcósựxemxétkỹlưỡng.Tómlạilàemđãkhôngbỏcuộc,vàtính hiếu danh của Barnabás cũng đã làm nốt phần việc. Trong thời gianchuẩnbịđó,Barnabástựcaotựđạiđếnmức,nhưmộtnhânviênvănphòngtươnglai,cậuấychorằngcôngviệccủangườithợđónggiàylàquábẩnđốivớimình,thậmchícòndámcãilạiAmáliamàcãirấthăngnếuthảnghoặccôấy,cóthểnóilàrấtítkhi,nóivàilờivớicậuấy.Thậtraemcũngchẳngcản trởniềmvuingắnngủiđócủacậuấy,bởivì,nhưđãcó thểnhìn thấytrướcngayngàyđầutiêncậuấylênLâuđài,thìcùngmộtlúcđãchấmhếtniềmvuivàsựngạomạn.Bắtđầucôngviệcphụcvụnhưlàthậtmàemđãkểchoanhnghe.CũnglạlùnglàlầnđầutiênmàBarnabásđãvàođượcLâuđàidễdànglàmsao,nóichínhxác,cậuấyvàocáivănphònggầnnhưlànơilàmviệccủamình.Thànhcôngnàygầnnhưđãlàmemphátđiênlên;buổitối,khiBarnabástrởvề,nóithầmchoem,emđãlaođếnAmália,nắmlấycôấy,kéovàogócnhàvàbắtđầuhôn,emcòncắncôấylàmchocôấykhóc

thétlênvìđauvàhoảngsợ.Trongniềmxúcđộnglớn,emkhôngbiếtnóigìvớicôấy,vảlạiđãlâurồichúngemkhôngnóichuyệnvớinhau.Emđãtrìhoãnviệcđóđếnsánghômsau,nhưngtrongnhữngngàytiếptheotấtnhiênđãkhôngcógìđểnóinữa.Mọiviệcđãdừnglạiởthànhcôngnhanhchóngnày.HainămliềnBarnabásđãtrảiquacuộcsốngđơnđiệu,nặngnềđó.Bọnphục vụ chẳng chịu làmgì cả, emđã đưa thư choBarnabás, trong đó emmuốnhọ lưuýđếnBarnabás,đồng thờinhắcnhởhọnhớ tới lờihứa.CònBarnabás gặp người phục vụ nào cậu ấy cũng lấy thư chìa ra cho anh ta;thảng hoặc cậu ấy gặp phải người phục vụ không biết em, hoặc làm bựcmìnhmộtngườiquennàođóvìkiểuchìaláthưvềphíaanhtamàkhôngnói(bởi vì ở trên đó cậu ấy không dám nói); tuy vậy thật là nhục nhã vì đãkhôngcóaigiúpđỡcậuấy,vàcũnglàsựgiảithoát,đánglẽ,chúngemtựgiải thoátmìnhbằngcáchnhưvậy,khimộtngườiphụcvụmàchắc làđãnhiềulầnbịBarnabásgâyphiềntoái,cầmláthưvònátvànémvàosọtđựnggiấyloại.Emnghĩcólẽanhtađãcóthểnóithêm:"Cácanhtựmìnhchắccũngxửsựvớithưtừnhưvậy!"NhưngthờigianđódkhôngmanglạikếtquảnhưthếnàođichăngnữathìnócũngảnhhưởngtốtđếnBarnabás,nếucóthểgọilàcólạiviệccậuấyđãgiàhơnsovớituổivàđãtrởthànhđànôngtrướcthờigian;vâng,vềnhiềumặtcậuấyđãtrởnênđứngđắnvàthậntrọnghơnsovớituổitác.Embuồnkhôngphảimộtlần,nếunhìnvàsosánhcậuấyvớichàngtraicáchđâychỉmớihainăm.Trongkhiđóemkhôngcóđượcniềmanủivàchỗdựamàcólẽnhưmộtngườiđànông,cậuấycóthểcho.Nếukhôngcóem,cậuấychắcgìđãvàođượcLâuđài,nhưngtừkhiởđócậuấykhôngcònphụthuộcvàoemnữa.Emlàngườiđángtincậyduynhấtcủacậuấy,thếmàrõrànglàcậuấychỉmớinóivớiemmộtphầnnhỏđiềuđangdaydứt tâmhồnmình.CậuấykểnhiềuchuyệnvềLâuđàinhưngtừnhữngcâuchuyện,nhữngchitiếtmàcậuấykểkhôngthểnàohiểuđượclàhoàncảnhnàylàmthếnàomàcóthểthayđổicậuấynhườngđó.Đặcbiệtkhôngthểhiểuđượclàmsaobâygiờởtrênđónhưmộtngườiđànôngcậuấylạicóthểđểmấtđihoàntoànsựcanđảmmàthuởthiếuthờicậuấyđãtừnglàmchochúngemđiênđảo.Tấtnhiên,sựngừngtrệvôích,sựchờđợibấttận,ngàynàyquangàykháckhôngcómộtchúthyvọngnhỏnhấtvềmộtsự thayđổi cũngđãbẻgãyconngười, làmchoanh ta rụt rèvà trước saucũngtrởnênkhôngcókhảnăngvớinhữngviệckhác,ngoàisựdậmchântạichỗđầyvôvọng.Nhưngtạisaongaytừđầucậuấykhôngkhángcựgìcả?CólẽBarnabásđãnhanhchóngnhậnralàemnóiđúng,vàởtrênđócũngkhôngthểcósựthỏamãncholòngkiêungạo,mặcdù,rấtcóthểcậuấymayracảithiệnlạitìnhcảnhcủagiađình.Bởivìởđó,ngoàitínhnếtthấtthườngcủa những người phục vụ,mọi việc đều diễn ra khiêm nhường, tính hiếu

danhtìmsựthỏamãntrongcôngviệc;bởivìtrongkhichỉcócôngviệclàquantrọngnhất,thìlòngkiêungạohầunhưbịchìmđi;ởđókhôngcóchỗcho nhữngmongmuốn ngây ngô.Nhưngmà nhưBarnabás kể thì cậu ấynhậnthấyrõquyềnlựcvàsựthôngtuệlớnlaongaycảởnhữngviênchứckhôngquan trọng lắm,ởnhữngngườimàcậuấyđượcphépravàophònghọ.Nàolàhọmắtnửanhắmnửamở,tayvungvẩynhanhchóngralệnhrasao,họchỉbằngcáchđộngđậymộtngóntay,khôngcầnnóimộtlờilàđủxửlýbọnphụcvụcáubẳn,cònchúngvàonhữngphútấy, thì thởphìphìmàvẫncườihạnhphúc;nàolàviệcmộtviênchứctìmđượcmộtchỗquantrọngtrongquyểnsách,liềnđậptayxuốngtranggiấy,nhữngngườikhácthấythếliền túmlại,nào làchỗchậthẹpchophéphọnghiêngngó,vươncổra: từnhữngcảnhnhưthế,Barnabásđãtạochomìnhýniệmrấtcaocảvềnhữngngườiđó,vàcậuấytưởngtượngrằng,nếulúcnàocậuấylàmchongườitathấymình,vàcóthểtraođổiđượcvàilờivớihọ,khôngphảinhưngườilạ,màlànhưngườiđồngnghiệpcùngcôngsở,dùlàngườicấpdướicũngthế,thìcậuấycóthểlàmđượcnhiềuvôkểchogiađình.Chođếnnay,tạmthờicậuấychưađạtđượcđiềuđó,vàcũngkhôngdámđánhliềulàmnhữngviệccóthểđưamìnhtớigầnmụcđíchhơn,dùcậuấybiếtrõrằngdohoàncànhkhôngmaymắn,tráchnhiệmnặngnềcủangườichủgiađìnhcũngđãđổlênđầucậuấy.Cuốicùngemphảikểchoanhnghecáigìđãxảyramớiđây:anhđếnđượcmột tuần rồi.Emđãngheởquán"Ôngchủ”,aiđónhắc tớiviệccómộtngườiđạcđiềnđếnđây,nhưngemkhôngđểý,cũngkhôngbiếtngườiđạcđiềnlàai.NhưngtốingàyhômsauthìBarnabástrởvềsớmhơnmọikhi,emvẫnthườngđiđóncậuấyvàomộtgiờnhấtđịnh,thấyAmáliađangở trongphòng, cậuấykéoem rangoàiđường,gụcvàovai emkhócmấyphútliền.Cậuấylạilàcậubénămxưa.Cậuấyđãgặpchuyệngìđómàchưađủ trưởng thànhđểhiểunó.Như thểbấtngờmột thếgiớihoàn toànmớimởratrướcmặtcậuấy,vàcậuấykhônglàmchủnổinhữngmốiquantâmđầyhạnhphúccủacáithếgiớimớimẻđó.Vậymàcócáigìkhácxảyravớicậuấyđâu,ngườitachỉgiaomộtbứcthưđểcậuấychuyểnđếntayanhthôi.Cóđiềuđây là lá thưđầu tiên, làcôngviệcđầu tiênmàcậuấynhậnđược.

Olgakhôngnóinữa.Yênlặng,chỉcònnghethấytiếngthởnặngnề,thỉnhthoảngkhòkhècủabốmẹ.K.nóivẻtrịchthượngnhưđểtổngkếtvàocâuchuyệncủaOlga

-Cácngườigiảnhân,giảnghĩatrướcmặttôi.Barnabásđãđưaláthưchotôinhưmộtngườiđưathưsànhsỏi,rấtchilàbậnrộn;vàthếđấy,còncôvàAmália,cảcôấyvàcô,dườngnhưcũngcùngmộtgiuộcvớinhau;cácngười

làmnhưlàviệcđưathưvàcácláthưchỉlàchuyệnthứyếukhôngbằng.

-Anhcầnphảicósựphânbiệtgiữachúngem,-Olganói.-NhờhailáthưđómàBarnabáslạilàđứatrẻhạnhphúc,chodùtừbấyđếngiờcậuấyvẫnnghingờcôngviệccủamình.Nhưngsựnghingờnàycậuấychỉnóivớiemmàthôi;đốidiệnvớianh,cậuấymuốnxuấthiện theođúngcách thứccủamộtngườiđưathưthựcsự,nhưnhữngngườiđưathưthựcsựvẫnứngxử,theotưởngtượngcủacậuấy.Vídụnhưbâygiờ,mặcdùcậuấyhyvọngđượcnhậnquầnáophụcvụ,emphảimấthaitiếngđồnghồđểmaylạiquầnchocậuấy,đểchíítthìnócũngcóvẻgiốngcáiquầnphụcvụbósátngười,đểcậuấycóthểravẻtađâyvớianh,bởivìvềmặtnàytấtnhiêncóthểdễlừa được anh. Sự việc với Barnabás là như vậy. Nhưng Amália quả thậtkhôngcoinghềđưathưlàgìcả,vàbâygiờ,khiBarnabásđãđạtthànhcônggìđó,côấydễdàngđoánrađượcquanétmặtemcũngnhưBarnabás,khichúngemngồithìthầmvớinhau;bâygiờthìcôấycòncoikhinhBarnabáshơntừtrướcđếnnay.Nghĩalàcôấynóiđúngđấy,anhđừngnhầmlẫn,vàởđâychẳngcầnphảinghingờvềem,anhK.ạ,nếuthảnghoặcemcónóivềnghềđưathưmộtcáchthóamạthìkhôngphảilàđểlừadốianh,màlàvìlosợ.HailáthưđãquatayBarnabás,đólàdấuhiệuđầutiênvàdùhếtsứcmơhồ,màgiađìnhchúngemnhậnđượcsaubanămnaychỉrarằngngườitađãthươnghạichúngem.Bướcngoặtnày,nếuđúnglàbướcngoặt,chứkhôngphảilàsựnhầmlẫn...-sựnhầmlẫnluônnhiềuhơnlàbướcngoặt...-cóliênquanđếnviệcanhxuấthiện,sốphậnchúngemdườngnhưphầnnàođãtùythuộc vào anh. Hai lá thư đó có lẽ chỉ là bước đầu, và hoạt động củaBarnabásbiếtđâucònvượtquáviệcđưathư,phụcvụmộtmìnhanh,đâylàtấtcảhyvọngcủachúngem,chừngnàocònđượchyvọng;nhưngtạmthờithìtấtcảchỉtậptrungvàomộtmìnhanh.Ởtrênđóchúngemcầnphảibằnglòngvớicáimàngười tacho,cònởdướinày thìcó lẽbản thânchúngemcũngcóthểlàmđượccáigìđó,nghĩalàchúngemcóthểgiữgìnthiệnchícủaanh,hoặcítrathìchúngemcóthểngănngừakhôngđểanhcóáccảmđốivớigiađìnhem;hayđiềuquan trọngnhất làchúngemcó thểgiúpđỡanhbằngtấtcảsứclựcvàkinhnghiệmcủamìnhđểmốiquanhệcủaanhvớiLâuđài,mốiquanhệcóthểđưachúngemtrởlạivớicuộcsống,khỏimấtđimột cáchphíhoài.Cáchgì là tốtnhấtđể làmviệcnày?Bằngcách lànếuchúngemgầngũi anh, anhđừngnghingờchúngem,bởivìởđâyanh làngườilạ,vàdođólònganhđầynghikỵđốivớitấtcả,cốnhiênđólàsựnghikỵchínhđáng.Hơnnữangườitakhinhbỉchúngem,màdưluậnthìtácđộngđếnanh,nhấtlàquavợchưacướicủaanh;làmthếnàođểchúngemcóthểlạigầnanhmà,chẳnghạn,không làmmất lòngvợchưacướicủaanh,dù

việcđóhoàntoànnằmngoàiýđịnhcủachúngem,đểkhôngxúcphạmđếnanh?Nhữngtintứcmàemđãđọcmộtcáchchínhxáctrướckhiđếntayanh(Barnabás không đọc, nhưmột người đưa thư, cậu ấy không được phép),thoạttiênchúngkhôngcóvẻquantrọnggìđặcbiệt,màxemrađãlỗithời,bảnthâncácthôngtinđãlàmgiảmýnghĩacủachúngnếunhưngườitachỉthịchoanhđếnthượngcấp.Cònbâygiờ,chúngemphảitỏtháiđộnhưthếnàođốivớianhvềmặtđó?Nếunhấnmạnhtầmquantrọngcủacáctintứcthìchúngembịnghingờrằngchúngemchỉlothựchiệnmụcđíchriêngcủamìnhchứkhôngphảicủaanh.Khichúngemquácoi trọng,vànhưnhữngngườichuyểntin,trướcmặtanhchúngemđánhgiácaocáirõrànglàkhôngđángkể,thìbằngviệcđóchúngemcóthểcoithườngbảnthâncáctintức,vànhưvậy,rõràngchúngemđãcóthểlừaanh,tráivớiýmuốncủamình.Ngượclại,nếukhôngchonhữngláthưlàquantrọngthìchúngemcũngbịnghingờnhưvậymàthôi,bởivìtạisaochúngemvẫnlàmcáiviệcchuyểncácláthưkhôngđángkểđó;tạisaocósựmâuthuẫngiữalờinóivàviệclàmcủachúngem;tạisaochúngemđãlừagạtkhôngchỉanh,làngườinhận,màcảnhữngngườiđãủynhiệmcủamình;chắcchắnhọkhônggiaonhữngđểchúngembằngnhữngnhậnxétcủamìnhlàmmấtuytíncủahọnơingườinhận.Vàgiữanhữngđiềuquáđáng,tìmđượcconđườngtrunggian,tứclànhậnxétmộtcáchđúngđắncácláthưlàkhôngthểđược,bởivìgiátrịcủachúngthườngxuyênthayđổi,cùngmộtlúcchúngcholýdođểcânnhắcvôsốviệc;conngườitadừnglạiởviệcnàolàhoàntoàndotìnhcờ,mànhưvậythìýkiếncũngchỉngẫunhiênmàthôi.Vànếuởđâylạicònvìanhnữathìmọithứsẽlẫnlộnhết,nhưngxinanhđừngxétđoánnhữnglờiemnóimộtcáchquánghiêmkhắc.VídụBarnabásđãcólầntrởvềvớitinlàanhkhônghàilòngvớicôngviệcđưathưcủacậuấy,dosợhãivà,rấttiếc,dolòngtựtrọngbịxúcphạm,cậuấyđềnghịtừbỏcôngviệcđó.Lúcấy,đểsửachữalỗilầm,emđãsẵnsànglừađảo,dốitrálòebịp,vàlàmmọichuyệnxấuxađểcóthểgiúpđượcmình.Nhưnglúcđó,theonhưemnghĩ,thìemlàmkhôngchỉvìlợiíchcủachúngemmàcònvìlợiíchcủaanhnữa.

***Cóngườigõcửa,vàOlgaramởcửa.Chiếcđènpinbỏtúihắtvạchsáng

vàobóngtối.Ngườiđếnthămmuộnthìthầmhỏiđiềugìđó,vànhậnđượccâutrảlờicũngthìthầm,nhưngngườiđókhôngvừalòng,bằngmọigiáymuốnlenvàophòng.MộtmìnhOlgakhônggiữđượcy,côgọiAmália,chắcchắnvớihyvọngđểbảovệgiấcngủcủabốmẹ,Amáliacó thể làmtấtcảnhữnggìcóthểlàmđượcđểđuổingườiđếnthăm.Quảthậtcôấyđãvộiđến

đó,đẩyOlgasangmộtbênbướcrangoàingõ,đóngcánhcửaphíasaulại.Chỉphútchốccôđãquayvề,côgiảiquyếtnhanhchóngnhưthếcáiviệcmàOlgakhôngthểgiảiquyếtnổi.

K.đượcOlgachobiết rằngvịkháchvừađến làmộtphụ tácủachàngđượcFridagiaochođitìmkiếmchàng.OlgamuốnbảovệK.trướctênphụtá;nếurồiđâychàngthúthậtvớiFridalàđãởchỗhọ,thìcứviệclàm,dùsao thì cũngđđể tênphụ tánhìn thấychàngởđây.K. tán thànhviệcđó.NhưngK. đã khước từ đề nghị của Olga là chàng hãy ngủ lại đó và đợiBarnabás.Nếuchỉcónhưthế,thìcólẽchàngđãchấpthuậnrồi,bởivìđêmđãkhuya,vàchàngnghĩbâygiờdùmuốnhaykhông,chàngđãgắnbóchặtchẽvớigiađìnhnày;dùrằngnghỉlạiởchỗhọthậtsựkhôngđủtiệnnghi,nhưngxétđếnmốiquanhệcủahọthìkhắplàngkhôngthểtìmđượcmộtchỗnghỉnàotốthơnthế.Thếmàchàngvẫnkhướctừ,bởivìsựxuấthiệncủatênphụtálàmchochànglosợ.ChàngkhôngsaohiểunổirằngFrida,ngườibiếtđượcýchícủachàng,vàbọnphụtá,nhữngngườiđãquenviệcsợchàng,lạicóđượcsựnhấttrínhưthế,đếnmứcFridađãkhôngengạibảomộttrongnhững tênphụ táđi tìmchàng,mà lại chỉmột tên thôi, trongkhiđó chắcchắntênkiaởlạichỗcô.ChànghỏiOlgacóroidakhông,khôngcóroida,chỉcómộtcànhliễuvừakhéo.K.cầmcànhcây,sauđóchànghỏicólốiđikhácrakhỏinhàkhông.Cómột lốiđiquasân,chỉphải trèoquahàngràocủavườnhàngxóm,rồibăngquavườn,vànhưvậylàrađếnđường.K.đãchọnconđườngđó.TheosựdẫnđườngcủaOlga,điquasânđếnhàngrào,K.cốgắnglàmdịubớtnhữnglolắngcủacôgái,chàngtuyênbốrằngmìnhkhônghềphậtývìtrongcácchuyệncôkểđâyđóvẫncóítnhiềumánhkhóe,màngượclại,chàngrấthiểucô,cảmơnsựtincậycủacôđốivớichàngmàbằngchứnglàcâuchuyệncôđãkể:vàchàngdặncôlàkhiBarnabásvề,côhãybảoanhtađếntrườnghọcngaylậptức,chodùlàlúcnửađêmđinữa.KhôngphảinhữngtintứcmàBarnabásmangđếnlàniềmhyvọngduynhấtđốivớichàng,bởinếunhưthếthìtừlâuchàngđãphảivấtvả,nhưngchàngkhôngmuốn từbỏ chúng, chàngmuốn thíchnghivới chúng, trongkhiđóchàngcũngkhôngquênOlga,bởivìđốivớichànggầnnhưOlgavới lòngdũngcảm,tínhthậntrọng,sựthôngthái,vàđứchysinhvìgiađìnhcủacôấy,cònquantrọnghơncảmọitintức.NếucầnphảilựachọngiữaAmáliavàOlga thìmột phút chàng cũng không do dự. Chàng nắm chặt tay cô thânthiết,trướckhinhảyquahàngràocủavườnnhàhàngxóm.

CHƯƠNG XVIKhiđãởngoàiđường,chàngthấy,trongchừngmựcbóngđêmảmđạm

chophép,ởnơi caohơn, trướcnhàBarnabás tênphụ távẫncònđi lênđixuống,thỉnhthoảnghắndừnglạivàthửchiếusángvàophòngquacửasổcóphủrèm.K.gọihắn,tênphụtákhônghoảnghốt,màchỉngừngviệcnhòmngó,hắntiếnvềphíaK.

-Anhtìmai?-K.hỏivàquấtquấtnhánhliễuvàochânmìnhxemcódễuốnkhông.

-Tìmông,-tênphụtátrảlờitrongkhiđangtiếnlạigần.-Thật raanh làaivậy?-K.độtngộthỏibởivìdườngnhưhắnkhông

phảilàtênphụtácủachàng.Trônghắngià,mệtmỏivànhiềunếpnhănhơn,đồngthờimặthắnđầyđặnhơn,vàdángđicủahắnhoàntoànkhácsovớisựchuyểnđộngnhanhnhẹncủabọnphụtá,chúngnóbướcđinhưthểcódòngđiệnlàmhoạtđộngcáckhớpxươngvậy,còntênnàythìlạilêbướcmộtcáchchậmchạp,hơitậptễnh,ravẻthưgiãnchữngchạc.

-Ôngkhôngnhậnratôisao?-hắnhỏi,-tôilàJeremiás,phụtátrưởngcủaông.

-Vậyhả,-K.nóivàlôinhànhliễuvừagiấusaulưng,-nhưngcậuhoàntoànkhác.

-Bởi vì chỉ cómộtmình tôi, - Jeremias nói.Nếumộtmình thì sự trẻtrungvuivẻcũngbiếnmất.

-ThếArturđâurồi?-Khỏi.-Arturư?-Jeremiáshỏi,-cậubéyêuquýcủachúngtaấyà?Cậuấyđã

bỏviệcrồi.Ôngđãquáthôlỗvàkhắtkheđốivớichúngtôi.Tâmhồntinhtếcủacậuấykhôngchịunổi.CậuấyđãtrởvềLâuđàiđểtốcáoông.

-Cònanh?-K.hỏi.-Tôicóthểởlại,-Jererniasnói,-Arturcũngthaymặttôiđểtốcáoông.-Nhưngcácanhtốcáovìchuyệngìmớiđượcchứ?-K.hỏi.-Vì...-Jeremiástrảlời.-Ôngkhônghiểuchuyệnđùa.Chúngtôiđãlàm

gìkiachứ?Chúngtôiđùamộttí,cườimộttí,trêuchọcvợchưacướicủaôngmộttímàthôi,vảlại,chúngtôilàmnhữngviệcđótheosựchỉbảo.KhimàGalatercửchúngtôiđếnvớianh...

-Galaterà?-K.hỏi.

-Vâng,Galater,-Jeremiásnói,-lúcđóôngấyvừathayKlamm.Khicửchúngtôiđếnvớiông,ôngấybảo,-tôiđãghinhớ,vìchúngtôiđượccửđếnvì chuyệnđó:Cácanhđixuống, làmphụ tá chongàiđạcđiền.Chúng tôinói:nhưngchúngtôikhônghiểugìvềcôngviệcnàycả!Ôngấybảo:điềuđókhông quan trọng, nếu cần thiết thì anh ta sẽ dạy cho các anh; điều quantrọngnhấtlàcácanhhãylàmchoanhtavuivẻlênmộttí,tôinghenóilàanhtarấtbậntâmđếnmọiviệc.Anhtavừamớiđếnlàng,vàlậptứcchorằngviệcđólàsựkiệntrọngđại,thếnhưngthựcrathìtấtcảchẳnglàgìcả.Cácanhcầnphảilàmchoanhtahiểuđiềuđó.

-Này.-K.hỏi,-Galaternóiđúng,vàcácanhđãthựchiệnnhiệmvụcủamìnhchứ?

-Tôikhôngbiết.-Jeremiástrảlời.-Trongmộtthờigianngắnnhưthếnày hẳn là không thể được. Tôi chỉ biết rằng ông rất thô lỗ và vì thếmàchúngtôitốcáo.Nếuôngcũnglànhânviên,vàhơnnữalạikhôngphảilànhânviêncủaLâuđài,tạisaoôngkhônghiểurằngcôngviệcđólàrấtnặngnề,vàviệc làmkhókhănchocôngviệccủangườiphụ támộtcáchngangbướng,gầnnhưấutrĩnhưôngđãlàmvớichúngtôilàđiềurấtkhôngđúng,ôngđãbuộcchúngtôirétcóngởbênhàngràomộtcáchnhẫntâmlàmsao;vàchẳngphảisuýtnữaôngđãđấmchếtArturtrêntấmđệmđósao?Cậuấylàconngười,suốtngàyđaulòngchỉvìmộtlờiácđộc;chẳngphảiôngcũngxuatôisuốtcảbuổichiềuđiđilạilạitrongtuyếtđósao,phảimấtcảtiếngmàtôivẫnkhônglấyhơilạinổi!Nghĩchocùngthìtôicũngkhôngcòntrẻnữa!

- Jeremiás thânmến ạ, -K. nói, - trong tất cả những điều đó anh đềuđúng,anhcứviệcmàtrìnhbàyvớiGalater-Tôikhôngxinôngấycửcácanhđếnvớitôi,màtựýôngấycửcácanhxuống.Vànếutôiđãkhôngyêucầucácanhthìtôicũngcóthểgửitrảlạicácanh,lẽratôisẵnsànglàmviệcđómột cách êm thấm hơn là bằng vũ lực, nhưng rõ ràng các anh khôngmuốnnhưvậy.Tuynhiênkhicácanhmớiđếnvớitôi,tạisaoanhđãkhôngnóitrắngranhưbâygiờ.

-Bởivìlúcđótôiđanglàmnhiệmvụ,-Jeremiásnói.-Điềuđótựnóđãrõ.

-Thếbâygiờanhkhônglàmnhiệmvụà?–K.hỏi.-Bâygiờthìkhông,-Jeremiástrảlời,-ởLâuđàiArturđãxinthôiviệc,

hoặcchí ít thìcũngđangtiếnhànhthủtụcgiảiphóngchúngtôikhỏicôngviệcnày.

-Thếmàanhtìmtôinhưthểđangcònlàmnhiệmvụvậy.-K.nói.-Không,-Jereniasnói,- tôi tìmônglàđểlàmchoFridayêntâm.Khi

ôngbỏchịấyởđóvìchịgáicủaBarnabás,chịấyrấtbấthạnh,khônghẳnvìsựmấtmát,màchủyếuvìsựphảnbộicủaông.Tuynhiên,từlâuchịấyđãnhìnthấytrướcsựviệc,vàđãchịuđựngnhiềuvìnó.Mộtlầntôiđếnbêncửasổtrườnghọcđểnhìn,có thểcuốicùngôngđã tỉnhrachăng?Lúcấyôngkhôngcđó,chỉcóFridangồitrongphòng,trênmộtchiếcghếvàđangkhóc.Thấythế,tôiđiđếnvớichịấy,vàchúngtôiđãthỏathuậnvớinhau.Mọiviệcđãhoàn tất.Bâygiờ tôi làmhầuphòngở trongquán"Ôngchủ",Frida lạilàmviệcởquầyuống.NhưvậytốthơnchoFrida.Phảilàmvợông,đốivớichịấyviệcđóchẳngcóýnghĩagìcả.Vảlạiôngcũngkhôngbiếtquýtrọngsựhysinhmàchịấymuốndànhchoông.Vậymàtâmhồncaođẹpđóvẫnluôncónhữnglolắng,nhỡracósựbấtcôngxảyravớiông,rằngbiếtđâuôngkhôngcóởđằngnhàBarnabas.Tuy rằngchẳngcósựnghingờgìvềviệcôngđãởđâu,thếnhưngtôivẫncứlênđườngđểdứtkhoátxácđịnhviệcđó;bởivìsaungầnấysự loâu,cuốicùngFrida thậtxứngđángđượcngủmộtlầnthanhthản,màtôicũngthế!Vậylàtôiđãđến,vàkhôngchỉgặpông,mà thêmvào đó tôi đã có thể thấy các cô gái bám theo ông như thế nào,dườngnhưôngkéohọbằngsợidâyvậy.Nhấtlàcáicôđenđúađangmêmệtvìông,đâylàconmèohoangthậtsự.Ừ,thìmỗingườicómộtkhẩuvịriêng.Dùsaothìôngcũngkhôngcầnphảivòngquavườnnhàbêncạnh,ởđâytôibiếthếtngõngách.

Vậy làđãxảy rađiềucó thể thấy từ trướcmàkhông thểcản lạiđược.Fridađãbỏchàng.Thảynhữngđiềuđóchưaphảiđãdứtđiểm,sựviệcchưađếnnỗi tồi tệ nhưvậy.Có thể dành lại Frida, cô ấy đã dễ dàngbị nhữngngườilạcanthiệp,đặcbiệtlàsựcanthiệpcủanhữngtênphụtánày.ChúngnghĩrằngtìnhcảnhcủaFridacũngnhưcủachúng,vàbâygiờchúngđãbỏviệcthìchúngcũngthuyếtphụcFridalàmtheo.NhưnglúcnàyK.chỉcầnđứngbêncô,chỉcầnlàmcôấynhớlạitấtcảnhữnggìvẫncólợichochàng,thìFridasẽănnănhốilỗivàlạilàcủachàng;nhấtlàchàngcóthểbiệnhộchocuộcviếngthămởnhàcáccôgáibằngthànhcônggìđómànhờhọmớicóthểcóđược.NhưngdùcốgắngtựanủimìnhbằngnhữngtínhtoánnhưthếnàođinữavềchuyệnFrida,thìchàngcũngkhônghềyêntâmđược.Vừanãy, trướcmặtOlgachàngcònkhoevềFrida,chàngđãnóicô làchỗdựaduynhấtcủamình.Côấyđâuphải làchỗdựavữngchắcnhất,đểớpFridakhỏitayK.,khôngcầnđếnsựcanthiệpcủamộtthếlựcnàođó,chỉcầntênphụtákhôngmấyhấpdẫn,cáicụcthịtmàthỉnhthoảngcứnhưthểkhôngcósinhkhínàylàđủ.

Jeremiásđãđịnhđi;K.gọilại:-Jeremiás,-chàngnói,-tôimuốnnóichuyệnmộtcáchcởimởvớianh,

anhcũngphảitrảlờitrungthựccâuhỏicủatôi.Chúngtakhôngcònđốivớinhaunhưchủvàtớ,điềunàykhôngchỉanhmừngmàtôicũngthế.Chonênchúngtakhôngcólýdogìđểđánhlừanhau.Ởđây,trướcmắtanhtôibẻcáiroinàyđi,cáiroitôiđãđịnhdànhđểquậtvàolưnganhđấy,bởivìkhôngphảitôivòngquavườnlàdosợanh,màlàđểlàmanhbịbấtngờ,vàvuốtveanhvàilầnbằngcáiroinày.Nào,bâygiờanhđừnggiậntôinữa,chúngtabỏquađi.Nếuvănphòngkhôngbuộcanhvàocổ tôi, làmphụ tácủa tôi,màchúng tachỉđơngiản lànhữngngườiquenbiếtnhau, thì tôi tinchắcrằngchúng tađãđốixửvớinhaurất tốt,chodùbềngoàicủaanhđôikhicũnglàmtôiđiêntiết.Nhưngbâygiờchúngtacóthểbùđắplạicáiđãbỏquatrênlĩnhvựcnày.

-Ôngtinvậysao?-tênphụtáhỏi,vàvừangápvừadụilênđôimắtđãmệtmỏi.-Tôicóthểgiảithíchsựviệcnhiềuhơnchoôngnhưngtôikhôngcóthờigian,tôicầnphảiquayvềvớiFrida,côbéấyđangđợitôi,côấyvẫnchưalàmviệc.Côấymuốnlaomìnhvàocôngviệcngaylậptức,chắcchắnlàđểquênôngchodễhơn,nhưngtôiđãthuyếtphụcđượcngườichủquánchocôấynghỉmột thờigianđểcôấybình tĩnh lại.Chúng tôimuốn ít racũngđượcsốngvớinhautrongkhoảngthờigianítỏiđó.Vềđềnghịcủaôngthìhiểnnhiêntôikhôngcólýdogìphảilừagạtông,nhưnglạicàngítcơsởhơnđểtincậy.Ởtôi,đúnglàsựviệccókhácsovớiông.Khitôicònphụcvụôngthìtấtnhiênônglàngườirấtquantrọngđốivớitôi,khôngphảidonhữngtínhcáchcủaôngmàlàdonhiệmvụcủatôi.Vìông,tôiđãsẵnsànglàmtấtcảnhữnggìôngmuốn.Nhưngbâygiờ thìônghoàntoànxa lạđốivớitôi.Việcôngbẻgãycáiroicũngchẳngếntôi,việcđóchỉlàmtôinhớlàmìnhđãcómộtôngchủthôbạonhưthếnào,nhưngcáchxửsựnhưvậylạikhôngthểlàmtôicócảmtìnhvớiông.

-Anhnóinăngvớitôi,-K.nói,-nhưthểanhchắcchắnrằngsẽkhôngbaogiờphải sợgì tôi nữa ấy.Vậymà tình thếkhônghoàn toànnhưvậy.Trướcmắtcólẽanhcũngchưahoàntoànđộclậpvớitôi,nhữngviệcnhưthếngườitakhônggiảiquyếtnhanhchóngđâu…

-Thỉnh thoảng người ta còn giải quyết nhanh hơn thế, - Jeremiás nóichenvào.

-Thỉnhthoảngthôi,-K.nói,-nhưngchưacódấuhiệugìchứngtỏviệcđóđãxảyranhưvậy,chíítthìtrướcmắt,trongtaychúngtachưacóquyếtđịnhbằngvănbản,cảtôivàanhđềukhôngcó.Tứclàthủtụcchỉvừamới

đượctiếnhànhvàtôichưahềcanthiệpvàobằngcácmốiquanhệcủamìnhnhưngchắcchắntôisẽcanthiệp.Nếusựviệcbấtlợiđốivớianh,dùsaoanhcũngđãkhônglàmgìnhiềuđểtranhthủlòngtốtcủachủanh,vàcólẽcũngtiếc là tôiđãbẻmấtcái roi.AnhđãđưaFridađi,việcđóđã làmchoanhvênh váo rồi đấy, nhưng cho dù tôi coi trọng anh đến đâu (bởi vì tôi coitrọnganh,mặcdùanhkhônghềcoitrọngtôi)chỉcầnnóivàilờivớiFrida,tôi tin chắc rằng tôi sẽ làm tiêu tan những sự dối trámà anh đã dùng đểquyếnrũcôấy.Bởivìchỉcósựdốitrámớicóthểtáchcôấyrakhỏitôi.

-Tôikhônghềsợhãitrướcnhữnglờiđedọanày,-Jeremiásnói.-Ôngkhôngmuốn tôi làmphụ tá cho ông, ông sợ tôi như sợ người phụ tá, nóichungôngsợcácloạiphụtá,vàcũngvìlosợmàôngđãđấmArtur.

-Cóthể,-K.nói.-Nhưthếthìcólẽđauítthôichăng?Aibiếtđượclàrồiđâytôicũngcóthểchoanhbiếtmộtvàilầnlàtôisợanhđếnmứcnào.Nếutôithấyanhcoikhinhnghềphụtá,thìchẳngsựsợhãinàocóthểlàmhỏngthíchthúcủatôibằngvũlựcbuộcphụcvụtôi.Vàhơnnữatôisẽnỗlựchếtsứcđểcóđượcchỉmộtmìnhanh,khôngcầnAntur,đếnlúcđóthìtôisẽcóthểlưuýnhiềuđếnanhhơn.

-Ôngtinlà,-Jeremiáshỏi,-tôimảymaysợnhữngđiềuđóhaysao?-Tôitinchắcrằnganhcósợmộttý,-K.nói.-nhưngnếucóđầuócthì

anhsẽrấtsợ.NếukhôngtạisaoanhkhôngvềvớiFridatừlâu?Anhnóiđi,anhyêucôấychứ?

-Tôiyêucôấykhôngư?-Jeremiásnói.-Côấythôngminh,tốtbụng,từnglàtìnhnhâncủaKlamm,nghĩalàthếnàocũngđángkính.Vànếucôấyliêntụcyêucầutôigiảithoátkhỏiông,thìtạisaotôikhônglàmtheoýmuốncủacôấy,nhấtlànếutôikhônggâyrađaukhổchoôngvìnó,bởivìôngđãđượcanủibằngnhữngcôgáinhàBarnabásđángnguyềnrủađấythôi.

-Bâygiờthìtôithấyrằnganhhènnhát,-K.nói,-gầnnhưanhtrutréolênvìsợhãi,anhđịnhvuvạtôibằngsựdốitránhưvậyđấy.Fridachỉyêucầutôimộtđiềulàcôấyphảithoátkhỏibọnphụtáphátcuồngnhưnhữngconngựađựcdâmđãng.Rất tiếc tôiđãkhôngcó thìgiờđể thựchiệnyêucầucủacôấyvàbâygiờthìnhữnghậuquảcủaviệcchưalàmđãđếnvớitôi.

- Ngài đạc điền! Ngài đạc điền! - Có ai đó kêu lên ở ngoài đường.Barnabáshổnhàhổnhểnlaođến,nhưngvẫnkhôngquêncúichàotrướcmặtK..-Thànhcôngrồi.-Anhtanói.

-Cái gì thành công? -K. hỏi -Anh đã trình bày yêu cầu của tôi choKlammrồichứ?

-Việcđókhônglàmđược.-Barnabásnói-Tôiđãlàmtấtcảnhữnggìmìnhcóthểlàmmàvẫnkhôngthểđược,tôiđãlấnhẳnlêntrướcvàđứngcảngàyởđómàngườitakhônggọiđến.Tôiđứnggầnbênbànđếnnỗicóln,mộtvănthưbịtôichemấtánhsángđãthẳngcánhđẩytôiraxa.Tôicònlàmđiềukhôngđượcphép:tôiđãgiơtaytrìnhdiệnkhiKlammnhìnlên.Tôiđãởlạilâunhấttrongvănphòng,khichỉcòntôivớinhữngngườiphụcvụthìrấtmaymắnnhìnthấymộtlầnnữa,Klammđãquaylại,nhưngkhôngphảivìtôi,ngài chỉmuốnxem lạiđiềugìđóởmột trongcácquyển sách, sauđóngàiđiliền.Vàvìđếnlúcđómàtôivẫnchưachịuchùnbước,mộttênphụcvụ suýt đã dùng chổi quét tôi ra khỏi cửa. Tôi tường thuật tất cả nhữngchuyệnđóđểôngkhỏibấtbìnhvớivớicốgắngcủatôi

-SựchămchỉcủaanhđãchotôiíchlợigìBarnabás?-K.nói,-mộtkhinókhôngcókếtquảgìcả.

-Nhưngmàcóđấy!-Barnabásnói.-Khitôibướcrakhỏivănphòngcủatôi,tôigọinhưvậy,thìthấyởngoàihànhlangmộtquýôngđangtừtừtiếnlạigần, lúcấytấtcảđềutrốngvắng,muộnlắmrồi.Tôi tựnhủlàphảiđợiôngấy,đâylàdịptốtđểtôitiếptụcởlạiđó.Tôisẵnsàngởlạiđóvĩnhviễn,miễnlàkhỏimangtinxấuvềchoông.Nhưngtuythế, tôiphảiđợiôngấycũngxứng,đólàngàiErlanger.Ôngkhôngquenôngấyà?ÔngấylàmộttrongnhữngthưkýđầutiêncủaKlamm.Conngườigầygò,bénhỏ,đihơitập tễnh.Ông tanhậnra tôingay,ông tavẫnnổi tiếngvề tàinhớvànhậnngười,chỉnhíumàylàôngấyđãnhậnrabấtkỳai,nhiềulầnôngấynhậnracảnhữngngườimàtrongđờiôngchưatừngthấy,cùnglắmlàchỉnghehoặcđọcvềhọ;chẳnghạntôilàngườichắcchắnôngấychưabaogiờnhìnthấy.Nhưngmặcdùôngấynhậnrangaytấtcảmọingườithìtrướchếtôngvẫnhỏinhưthểkhôngbiếtchắcsựviệc;ôngấycũngđãhỏitôi:"CóphảianhlàBarnabás?"vàsauđóôngấylạihỏi:"Anhquenngàiđạcđiền,đúngkhông?"rồinói:"Thậtmay,tôiđangđiđếnquán"Ôngchủ"đây.Ngàiđạcđiềnhãytìmtớiởđó.Tôiởphòngsốmườilăm,nhưngôngtaphảiđếnngay.Tôichỉbànbạcđiềugìđó,rồinămgiờsángtôilạiquayvề.Anhhãynóivớingàiđạcđiềnrằngtôirấtcầnnóichuyệnvớiôngta

Bất thần Jeremiás bỏ chạy. Barnabás cho đến lúc này vì hồi hộp đãkhôngđểýđếnanhta,bâygiờthìlạihỏi:

-Jeremiáslàmsaothế?-Anh tamuốnvượt tôi đếngặpErlanger trước. -K. nói và chạy theo

Jeremiás,chàngđãđuổikịp,nắmlấycánhtayanhtanói.

-AnhđộtngộtnhớFridaphảikhông?Tôicũngvậy,thếnàythìchúngtacóthểđicùngnhau.

CHƯƠNG XVIICónhómngườiđứngtrướcquán"Ôngchủ"tốităm,hai-bangườitay

cầmđèn,vìvậycóthểnhậnranhữngkhuônmặt.K.đãtìmđượctrongsốhọmộtngườiquen,gãxàíchGerstäcker.Gerstäckerchàochàngbằngcâuhỏi:

-Anhvẫncònởtronglàngà?-Vâng,-K.nói,-tôiđếnđâymộtthờigiandài.-Điềuđóchẳngliêncangìđếntôi,-Gerstäckernói,gãhomạnhvàquay

vềphíanhữngngườikhác.TéramọingườiđềuđợiErlanger.Erlangerđãđến,nhưngtrướckhitiếp

khách,ôngtacònthảoluậnvớiMomus.Cuộcnóichuyệnxoayquanhviệckhôngđượcphépchờđợiở trongnhà,đànhphảiđứngởngoàinày, trongtuyết.Trờikhônglạnhlắm,thếnhưngbắtkháchđứngchônchâncólẽhànggiờ ở trước nhà, trong đêm tối là một sự khiếm nhã. Việc này tất nhiênkhôngthểđổchoErlanger,ôngtarấtâncần,chắcgìđãbiếtvềsựviệc,vàhẳnlàđãlấylàmbựcbộinếungườitabáochoôngtabiết.Tộilỗiđólàcủabàchủquán,cốgắnglàmravẻphonglưuđàicáccủabàấyđãđếnmứcbệnhhoạn,bàấykhôngmuốnphảichịuđựngcùngmộtlúcnhiềukháchởtrongquán"Ôngchủ".

-Nếucầnphảinhưvậy,vàhọphảiđếnđây,-bà ta lẩmbẩm,- thì lạyChúa,hãyđứngthànhhàng,ngườinọsaungườikia.

Vàbà tađã làmđượcviệc lànhữngngườikhách lúcđầuchỉđơngiảnchờđợi trongmộthành lang,sauđấyởcầu thang, rồiởhiênnhà,vàởcảquầyuống,rốtcuộcthìđẩyrangoàiđường.Nhưngviệcđóvẫnchưađủchobàta.Bàtacholàkhôngthểchấpnhậnđượcchuyệnnhàcủamình,nhưbàtanói,liêntục"bịbaovây",bàkhônglàmsaohiểunổitạisaocầnphảitiếpkhách.

-Đểhọlàmbẩncầnthangcủangôinhà.-Mộtviênchứccólầnđãbuộtmiệng,cólẽdobựctức.Nhưngcâutrảlờiđóthựcsựđãsoisángchobà,vàbàsẵnsàngdẫnlờituyênbốđó.Bàcốgắngđểngườitadựnglênmộtngôinhànhỏđốidiệnvớiquán"Ôngchủ",nơimàkháchcóthểchờđợi,vàsựcốgắngnàycủabàcũngphùhợpvớimongmuốncủakhách.Bàmừngnhấtlànếunhữngcuộcthảoluậnvàtiếpkiếnđềudiễnraởngoàiquán"Ôngchủ",nhưngcácviên chứckhôngmuốnnghevềđiềuđó, vànếumộtkhihọđãnghiêmnghịphảnđốiđiềugìthìtấtnhiênbàchủquáncũngkhôngthểthựchiệnđượcýđịnhcủamình,mặcdùtrongnhữngchuyệnthứyếuhơnbàthật

sựchuyênquyềnđộcđoánbằngsựquyếtđoántinhkhônmộtcáchđànbà,khôngbiếtmệtmỏi.Nhưnghiện thờibàđànhphải tiếp tụcchịuđựngcáccuộcthảoluậnvàtiếpkiếnởtrongquán"Ôngchủ”,bởivìcácquýôngcủaLâu đài không hề muốn bỏ quán này, họ vào làng vì những việc chínhquyền.Họluônluônvộivàng,vàlúcnàocũnglưulạitronglàngtráivớiýthíchcủamình,khôngtỏramuốnlưulạilâuhơnmứccầnthiết,vìthếkhôngaicóthểđòihỏiởhọchỉvìsựbìnhyêncủaquánmàmấtđibaonhiêuthìgiờvìphảichuyểnsangmộtcănnhàkháccùngvớicáctàiliệu,giấytờcủamình.Cácviênchứcthíchnhấtlàgiảiquyếtnhữngviệcchínhquyềnởtrongquầy uống hoặc trong phòng của họ, có thể trong khi ăn, hoặc từ tronggiường trước lúc ngủ, hay sáng sớm nếu họ còn lười chưamuốn dậy vàmuốnnằmdàimộttí.Vấnđềxâydựngphòngđợi,tráilạirõràngđãtiếngầnhơntớigiảiphápcólợi,giờđâychínhvìchuyệnphòngđợimàcầnphảitiếptụcnhiềucuộcbànbạc,vàthườngxuyêncóngườiqualạiởcáchànhlangnhưvậy,nhưngđâylạilàsựtrừngphạtđốivớibàchủquán,vìnómàngườitacườibà.Nhữngngườichờđợirìrầmnóichuyệnvớinhauvềnhữngviệcđó.

K.cảmthấymặcdùhọcóđủlýdođểcàunhàu,nhưngkhôngmộtainổicáutrướcviệcErlangerđanggiữađêmmàtiếpkhách.Khichàngdòhỏivềđiềuđó thì được trả lời rằnghọphải biết ơnErlanger vì việcđó thì đúnghơn;bởivìchỉcóthiệnchímớibuộcôngtaphảixuốngdướilàng;nếuôngtamuốn,vàđiềunàycólẽphùhợpnhấtvớicácquychế,ôngtacóthểpháimộtngườithưkýnàođódướiquyền,bắtanhtalàmbiênbảnđượcchứ.Thếnhưngphầnlớnôngtalạixalạvớiviệcđó,ôngtamuốnđíchthânthấyvànghetấtcảchonênôngtaphảihysinhcácbuổiđêm,bởivìtronglịchphânchia thời gian ở công sở của ông thì những cuộc đi xuống làng như thếkhôngthảoratrước.K.phảnbácrằngKlammcũngthườngđếnlàngvàobanngày,thậmchícókhingàiởlạiđâynhiềungày;nhẽnàoErlanger,chỉlàthưkýmàlạikhôngthểvắngmặtởtrênđóhơnKlammcơchứ?Mộtsốngườicườivẻthôngcảm,nhữngngườikhácthìimlặngmộtcáchlúngtúng,nhữngngườinàynhiềuhơn,vàhầunhưhọkhôngtrảlờiK..ChỉcómộtngườinàođótuyênbốngậpngừngrằngtấtnhiênKlammlàkhôngthểthaythếởLâuđàicũngnhưởtronglàng.

LúcđócửanhàmởravàMomusxuấthiệngiữahaingườiphụcvụcầmđèn.

-TiếptheođâylànhữngngườiđầutiênđếngặpngàithưkýErlanger,-gãnói,-GerstäckervàK.Cảhaingườicóởđâychứ

Họtrìnhdiện.NhưngJeremiásđãlẻnvàonhà,trướchọ,miệngnói:"Tôilàhầuphòng

ởđây".Momusmỉmcườichàovàvỗvaihắn.-RồiđâymìnhcầnphảidèchừngJeremiáshơn.-K.thầmnhủtrongkhi

chàngtinchắcchắnrằngJeremiáscólẽítnguyhiểmhơnsovớiArtur,ngườiđangbàymưukếchốnglạichàngởtrênđó,trongLâuđài.Cólẽthôngminhnhất làchấpnhậnviệcđểchochúng,như lànhữngngườiphụ tá,hànhhạchàng,cònhơnlàđểchochúngđilạivàbàymưutínhkếkhôngkiểmsoátđược,mộtviệclàmmàhìnhnhưchúngđặcbiệthammuốn.

KhiK.đi qua trướcmặtMomus,gã làmnhưchỉbâygiờmớinhận rangườiđạcđiền.

-Ồngàiđạcđiền,-ynói,-conngườikhôngchịuđượccậtvấn,bâygiờlạichenlấnđểđượccậtvấn.Vớitôihômđóthìsựviệchẳnđãđơngiảnhơn.Tấtnhiênlàkhôngdễgìlựachọnđượcsựcậtvấnnàothíchhợphơn.

Nghenhữnglờiấy,Kđịnhđứnglại,nhưngMomusnói:-Ngàicứđiđi!Hômđótôicầnngàitrảlời,nhưngbâygiờthìkhôngcần

nữa.K.lolắngvìcáchxửsựcủaMomus,thếnhưngchàngvẫnnóivớiy:-Cácôngchỉnghĩđếnbảnthânthôi.Chỉvìmộtngườicóđịavịnàođó

thìtôiđãvẫnkhôngcóýđịnhtrảlời,cảhômđólẫnhômnay.-Vậythìchúngtôinghĩđếnainếukhôngphảilàvìbảnthân?-Momus

nói.-Cóaikhácởđâynữakhông?ÔngđidiỞhiênnhàmộttênđầytớđónvàđưahọquasântrênconđườngmàK.đãbiết,rồiquacổngvàđihếtmộtdãyhànhlangthấp,hơidốc.Trênnhữngtầngcaonhấtchắcchắnchỉcócácviênchứccấpcaoở;cácthưkýởdưới, trênhànhlangnày;Erlangercũngthế,mặcdùôngtathuộcvềsốnhữngthưkýquantrọngnhất.Tênđầytớtắtđèncầmtayvìởđâychỗnàocũngcóánhđiệnchiếusáng.Tấtcảđượcxâydựngnhỏnhắn,nhưngtinhxảo.Ngườitađãsửdụngkhônggianmộtcáchtốiưunhất.Hànhlangchỉcaovừađủđểcóthểđithẳngngườiởtrongđó.Haibênlàcửatiếpcửa.Nhữngdãytườngbênkhôngcaođếntậntrần,chắclàđểthônggió,vìnhữngcănphòngtrênhànhlangsâu,giốngnhưhầmrượuđócólẽkhôngcócửasổ.Nhữngdãytườngkhôngkínhoàntoàncóđiểmbấtlợilàởhànhlang,vàdođóởtrongcácphòngthườngxuyênồnào.Nhiềuphònghìnhnhưđãcóngườiở,phầnđônghọđangthức,cóthểngheđượctiếngnói, tiếng gõ, và tiếng cốc chén va chạmnhau.Thảynhữngđiều đó

cũngkhônglàmkhơidậytronglòngngườicáiấntượnggìthíchthúđặcbiệt.Nhữnggiọngnóitrầm,khócóthểhiểurõtừnglời,cólẽngườitakhôngnóichuyện,màaiđóđangđọcchính tả,hayđọcmộtcáigìđó.Từnhữngcănphònglọtratiếngvachạmcủacốcchénbátđĩathìlạikhôngvẳngramộtlờinóinào.Tiếngđộng,tiếngbúagõlàmK.nhớtớichuyệnmàcólầnngườitađã kể cho chàng nghe, ở đâu đó, rằngmột số viên chức để làm cân bằngcôngviệc trí óc thườngxuyên căng thẳngbằngmột việc gì đó họ đã làmnghềmộc,hoặcnhữngbộphậnmáymócchínhxáchoặcnhữngviệckháctương tựnhư thếmột cáchnghỉngơi tạm thời.Hành langvắngvẻ, chỉ cómột ngài da vàngvọt, gầy gò, dáng người cao đangngồi trướcmột trongnhững cánh cửa, từ dưới chiếc áo lông thú lộ ra chiếc áo ngủ; có lẽ cănphòngngộtngạtquánênông tađãngồi rađâyđọcbáo,nhưngkhôngđọcmột cách chăm chú, vì ông ta ngáp liên tục, thỉnh thoảng bỏ báo xuống,nghiêng người vế phía trước nhìn suốt hành lang. Có lẽ ông ta đang đợingườikháchđượcmờiđếnvàanhtađãkhôngxuấthiện.

Khihọđingangquatrướcmặtôngta,tênđầytớđãnóivớiGerstäckervôngta:

-Pinzgauerđấy!Gertäckergậtđầu.-Đãlâurồiôngtakhôngởdướinày,-gãnói.-Lâulắmrồi,-tênđầytớtánthành.Cuối cùng họ đến cạnhmột chiếc cửa giống nhưmọi chiếc cửa khác,

nhưngtheonhưlờitênđầytớnóithìErlangerởtrongphòngnày,hắnđứnglênvaiK.vànhìnvàophòngquakhoảngtrốngởphíatrênbứctường.

-Ông ta đang nằm trên giường, - hắn nói khi xuống, - nhưngmặc cảquầnáo, tôi tin làôngấy thiu thiungủ.Ở trong làngnày,vì lốisống thayđổi,khôngphảimộtlầnôngấybịmệtnhưvậy.Chúngtacầnphảichờthôi.Nếutỉnhdậy,ôngấysẽbấmchuông.Mặcdùcólúcôngấyđãngủsuốtthờigianởlạilàng,đếnkhithứcdậy,ôngấyphảiquayvềLâuđàingaylậptức.Bởivìôngấyđếnđâylàmviệctheoýnguyệnriêng.

-Bâygiờthìtốtnhấtlàôngấycứngủđếnlúcravề,-Gerstäckernói,-bởivìsaukhithứcdậyôngấychỉcònmộtítthờigianchocôngviệc,rấtbựcmìnhlàđãngủquá,ôngấycốgắnggiảiquyếtmọiviệcmộtcáchvộivàng,vàngườitacũngkhôngkịpnóihếtcâuchuyệnnữa.

-Ôngđếnđểnhậnchuyênchởchocôngviệcxâydựngà?- tênđầytớ

hỏi.Gerstäckergậtđầu,kéo tênđầy tớsangmộtbênvà thì thầmgiải thích

chohắnđiềugì đó; nhưng tênđầy tớkhôngchúý tới, hắnnhìnphía trênGerstäcker,-hắncaohơngãgầnmộtcáiđầu.-vàchậmrãi,thậntrọngvuốttóc.

CHƯƠNG XVIIILúcđóK.nhìnquanhkhôngmụcđích,chàngchợt thấyFrida từxa,ở

mộttrongsốcáclốirẽcủahànhlang.Côgáilàmnhưkhôngquenbiết,chămchămnhìnchàng, taycô ta cầmchiếckhayvànhữngchiếcnồikhông.K.quay về phía người đầy tớ, nhưng hắn hoàn toàn không để ý đến chàng,dườngnhưngườitacàngnóinhiềuvớihắnthìcácýnghĩcủahắncànglơđễnhhơn.Chàngbảohắnlàchàngsẽquaylạingay,rồichạyđếnvớiFrida.Vừa tới nơi chàng đã bám lấy vai cô ta như thể Frida lần nữa lại là củachàng,vàtrongkhihỏicôtavàicâuvuvơchàngnhìnvàomắtcôtadòhỏi.NhưngFridavẫnchưahếtvẻcứngnhắc,côtalúngtúngxếptrênchiếckhayvànói:

-Anhcònmuốngìtôinữa?Hãyđếnvớihọđi...anhbiếtlàđếnvớiairồiđấy.Anhvừatừchỗhọ,nhìnanhlàtôibiết.

K.lậptứcchuyểnhướngsangchuyệnkhác,tránhphảigiảithíchquáđộtngộtbắtđầubằngđiềuxấunhấtvàbấtlợinhấtđốivớichàng.

-Anhtưởngemởquánrượu,-K.nói.Fridanhìnchàngngạcnhiên,rồibấtthầnvớibàntaykhôngbịvướngvíugì,côâuyếmvuốtvelêntrán,lênmặtK.nhưthểgiữachừngcôđãquênmấtchànglàngườinhưthếnào,vàgiờđâybằngsựtiếpxúcnàycômuốnnhớlại.Trongánhmắtmờsươngcảmthấysựhồitưởngmệtmỏi.

-Ngườitađãlạinhậnemvàolàmviệcởquầyrượu.-Cônóikhẽnhưthểđiềucônói làkhôngquan trọng,nhưngđằngsaunhững lờinóidườngnhưcócuộc tròchuyệnkhácvớiK.,vềđiềuquan trọngnhất. -Côngviệcnàykhôngthíchhợpvớiem,aicũngcóthểlàmđược,aimàchẳnglàmđượcgáihầuphòng,ngườinàobiếttrảigiường,biếttỏrathânthiệnvàkhôngsợkháchquấyrầymàngượclạibiếtmờigọihọ,đềul.Nhưngtrongquánrượuthìhoàntoànkhác.Ngaylập tứcngười tanhậnlạiemvàoquầyrượu,dẫuhồiđóemđãbỏđikhôngđànghoànglắm,tấtnhiênlàemđãcótaytrong.Chủquáncũngmừnglàemcóngườinóigiúpvàvìthếôngtacóthểnhậnlạiemdễdànghơn.Thậmchícứnhưlàôngphảinàinỉemnhậncôngviệcđó.Nếuanhbiếtrằngcáiquánrượuđãkhơidậytrongemnhữngkỷniệmnhưthếnàothìanhdễhiểuthôi.Cuốicùngthìemcũngđãchấpnhậnviệclàmđó.Bâygiờ,ởđâyemchỉgiúpđỡhọthôi.Pepixinemđừnglàmchocôấyxấuhổ,phảirờibỏquầyrượungay,bởivìcôấychămchỉ,làmmọiviệchếtkhảnăngcủamình,dođóbọnemchocôấyhoãnlạihaimươibốngiờnữa.

-Mọiviệcđềurấtđẹp,-K.nói.-Đầutiênembỏquầyrượuvìanh,vàbâygiờkhimàchúngtađangchuẩnbịcướinhau,emlạivềnơiđósao?

-Sẽkhôngcóđámcưới,-Fridanói.-Cóphảivìanhkhôngchungthủyvớiem?-K.hỏi.Fridagậtđầu.-Fridanày,-K.nói,-chúngtađãnhiềulầnnóivềsựkhôngchungthủy

theophỏngđoánnàyvàcuốicùngemluônluônthừanhậntấtcảchỉlàmộtsựnghingờvôlý.Nhưngvềphầnanhkhôngcógìthayđổitừđó,tấtcảđềuvôtộinhưđãtừngvôtội,vàcũngkhôngthểkhácđược.Vậynênvềphầnemphảicómộtsự thayđổinàođóhoặc làcó lẽkẻnàobêu riếuanhvớiem,hoặclàvìnhữngviệcgìkhácnữa.Emthậtlàbấtcôngđốivớianh,bởivìemxem,câuchuyệnvớihaicôgáinhưthếnàonhỉ?Mộtcôgáidangămngăm,anhthậtxấuhổlàphảibàochữachohọtừngngườimộtnhưthếnày,nhưngembuộcanhphảilàmđiềuđó,nóichungcôgáidangămngămcólẽcũngkhóchịuđốivớianhnhưđốivớiem,anhcốgắngthậntrọnghếtmứcvớicôta,vàviệcnàychínhcôtacũngđãgiúpanhvìkhôngthểcóainhútnháthơn

-Vâng!-Fridakêulên,lờinóibậtragầnnhưngượclạivớiýchícủacôta.K.vuimừngnhậnthấycôtađãkhôngkìmđược,đãxửsựkhôngnhưcômuốn.

-Anhgọimộtkẻtrơtráonhấtthếgiớilàngườinhútnhát,vàchodùkhótinnhưthếnào, thìquảthậtanhnghĩnhưvậy,vìembiếtanhkhôngđóngkịch.Bàchủquánrượu"Bêncầu"nóivềanhrằng,"tôikhôngthểchịuđựngnổiconngườinày,nhưngcũngkhôngthểđểanhtamộtmình;giốngnhưkhitakhôngthểkhôngdừnglạiđểđỡlấyđứabéchưabiếtđimàdámđixa."

-Lầnnàythìemphảinghelờidạybảocủabàấy,-K.mỉmcười,nói,-cònvềcôgáiđó,chodùcô tanhútnháthay trơ tráo thìbâygiờchúng tacũngđừngtranhluậnnữa,vàanhcũngkhôngmuốnbiếtvềcôta.

-Nhưng tại sao anh lại nói là cô ây nhút nhát ? - Frida hỏimột cáchbướngbỉnh.

K.xemsựquantâmnàylàdấuhiệutốtlành.-Anhđãthửrồihaylàanhmuốncoithườngngườikhác?-Fridahỏi.-Khôngphảithếnàymàcũngchẳngphảithếkia,-K.nói,-màlàlòng

biếtơnvìcôấyđãlàmchoanhdễdàngkhôngđểýđến,vànếucôtađùadỡnvớianh, thìhẳnanhkhôngdễnàođiđếnchỗhọ lầnnữa.Màđốivớianh,thựcrađólàmộtmấtmátlớnnhưembiếtđấy,vìtươnglaichungcủa

chúngta,anhcầnphảiđiđếnchỗhọ.Vàvìlẽđómàanhcũngcầnphảinóichuyệnvớicôgáithứhai,anhquýcônàybởitínhtrungthực,sựcẩntrọngvàtínhvôtưcủacôta,quảthậtchưaaicóthểnóirằngcôtalàngườiquyếnrũcả.

-Nhữngngườigiúpviệccóýkiếnkhác,-Fridanói.-Trongchuyệnnày,vàchắcchắntrongcảnhữngchuyệnkhác,-K.nói,

- emmuốn từ tínhdâmđãngcủamấyđứagiúpviệc rút rakết luậnvề sựkhôngchungthủycủaanhà?

Fridaimlặng,côtađểchoK.lấykhỏitaychiếckhay,đểxuốngđấtrồitaykhoáctay,họđiđilạilạiởnơichậtchội.

-Anhchẳngbiết chung thủy làgì. -Fridanói, hơinhích rakhỏiK.. -Việcanhxử sựnhư thếnàovới cáccôgáikhôngphải làđiềuquan trọngnhất,màchínhviệcanhđếngiađìnhđórồi trởvề,quầnáosặcmùinhàởcủa họ mới là sự nhục nhã không chịu nổi đối với em. Anh chuồn khỏitrườnghọcmàkhôngthèmcólấymộtlờichoem,vàởlạinửađêmchỗhọ.Sauđó,nếungườitamuốnbiếtvềanhthìanhlạichophépcácảkiabácbỏviệcanhởđấy,màcònbácbỏmộtcáchnhiệtthànhnữa!Vànhấtlàvớicáicôgáidútdátvôcùngkia.Thếrồi,bằngconđườngbímậtanhlẻnrakhỏinhàngườita,cólẽđểgiữtiếngtốtchocáccôgáiđó!Không,chúngtađừngnóinhiềuvềviệcnàynữa.

-Đừngnóivềviệcnàynữa.-K.nói,-mànóichuyệngìkhácđi,Frida,vềviệcnàykhôngcógìđểnóicả.Chínhemcũngbiếtvìsaoanhphảiđếnchỗđó.Chuyệnđóquảlàkhóđốivớianh,emkhôngcầnphảigâykhókhănnữa.Hômnayanhchỉmuốn tạtquamột lúcđểhỏixemBarnabásđãđếnchưa,vìtừlâurồilẽraanhtaphảimangđếnchoanhmộtthôngtinrấtquantrọng.Anhtavẫnchưađến,nhưngtheongườitanóithìcứnhưcáivẻđángtincậycủaanhta,anhtacầnphảiđếnrồi.Anhkhôngmuốnđểanhtatheoanhvàotrườnghọc,anhkhôngmuốnsựhiệndiệncủaanhtalàgánhnặngchoem.Giờnàyquagiờkhác,rấttiếc,anhtavẫnchưađến.Thếnhưngmộtngườikhácmàanhcămghét lạiđến.Anhkhôngthểchịuđượcviệc thằngchanàytheodõianh,vìthếanhđivàovườnnhàhàngxóm,nhưnganhlạikhôngcóýđịnhlẩntrốnhắnta,anhđithẳngtớiđốimặtvớihắn,nóithật,trongtayanhlàmộtcáiroicóthểuốnconglấytừcâyliễu,rấttuyệtlàtấtcả,vếchuyệnnàykhôngcógìđểnóinhiềunữa,tốtnhấtlànóichuyệnkhác,vềbọn người giúp việc, những kẻmà anh nhắc đến vớimột sự ghê tởm cógiốngnhưemnhắcđếncáigiađìnhkiakhông?Emhãysosánhcảhaivớinhau:mốiquanhệcủaemvớihọ,vàmốiquanhệcủaanhvớigiađìnhđó.

Anhhiểusựáccảmcủaemđốivớigiađìnhấyvàanhcóthểchiasẻđược.Anh chỉ vì côngviệcmàđếnvới họ, vàđôi khi quả thật là anh cảm thấymìnhkhôngphảiđốivớihọ,anhđã lợidụnghọ.Emnhư thếnàovớibọngiúpviệc?Emhoàntoànkhôngphủnhậnrằngchúngtántỉnhemvàemthừanhậnrằngemthân thiếtvớichúng.Anhđãkhônggiậnemvìviệcđó,anhcôngnhận làởđâycónhữngthế lực thamdựmàemkhôngđủsứcchốngchọinổi,vàanhlấylàmmừnglàítraemvẫncứkhángcựlại,anhđãgiúpemchốngđỡ,vậymàanhchỉlơilàcóvàigiờ,tinởsựchungtìnhcủaem,hơnnữacứđinhninhrằngngôinhàđãkhóakỹvàanhđãđuổibọngiúpviệcđi rồi (hóa ra anhvẫn còn coi thườngchúngnó): chỉ cóvài giờmất cảnhgiác,vàgãJeremiáskia,nếunhìnkỹ,thìchỉlàmộtthằngchakhônglấygìlàmkhỏemạnh,đãdámliềulĩnhlàmcáitròđểugiả,ngóvàotrongcửasổ:Chỉvìthếmàanhphảimấtem,Frida,vàthaybằnglờichàoanhphảinghecáicâu rằngsẽkhôngcóđámcướiư?Thật rangoàianh thìcònaicó thểtráchmócem,nhưnganhđãvàvẫnsẽkhôngtráchmócgì!

VàbâygiờK.lạithấynênđánhlạchướngsựchúýcủaFrida,chàngđềnghịcômanggìchochàngăn,vìtừtrưađếngiờchàngchưaăngìcả.

FridalộrõvẻnhẹnhõmtrướcđềnghịcủaK.,côgậtđầuvàchạyđiđểmang thứcănđến,nhưngkhôngchạy theohành langphíamàK. tưởng lànhà bếp,mà là sang bên, quá vài bậc thang xuống phía dưới.Chắngmấychốccôtrởlạivớimộtcáiđĩađựngxúcxíchcắtnhỏvàmộtchairượuvang,rõràngđólàphầnbữaăncònlạicủamộtaiđó,vàđểgiấuđiềuđó,ngườitađãnhanhchóngxếplạitừngmiếng,đếncảvỏcủaxúcxíchngườitacũngbỏquên trên chiếc đĩa, còn chai rượu thì vơi tới ba phần tư chai. NhưngK.không nhận xét gì cả và thực hiện công việc thỏamãn nhu cầumột cáchngonlành.

-Emvừavàonhàbếpà?-chànghỏi.-Không,-Fridatrảlời,-Emvàophòngem.Emcómộtphòngởdưới

này.-Lẽraemcóthểđưaanhxuốngcùng.-K.nói,-ítrathìanhcũngcóthể

ngồiăn.-Đểemmangghếđếnchoanh.-Fridanóivàđịnhđingay.-Cámơn.-K.nóivàgiữcôtalại.-Anhkhôngđixuốngmàghếcũng

khôngcầnnữa.Fridachịuđựngviệcđómộtcáchmiễncưỡng,côtagằmmặt,môibặm

lại.

-Ừthìanhấyởdướiđóđấy.-cônói,-anhcònmuốngìnữanào?Anhấyđangnằmtronggiườngem,anhấyđãbịcảmlạnhnặnglắm,runlẩybẩyvàkhôngănuốnggì.Thựcraanhlàngườicólỗitrongmọichuyện:nếunhưanhkhôngxuađuổinhữngngườigiúpviệc,vàkhôngchạyđếnvớinhữngngườikiathìgiờđâyhẳnchúngtađangngồibìnhyêntrongtrườnghọc.Mộtmìnhanhđãpháhoạihạnhphúccủachúngta.AnhtưởngJeremiásdámgiúpembỏđikhivẫncònphụcvụanhư?Nếunhưvậythìanhhoàntoànchẳnghiểugìtrậttựởđây.Anhấymuốnđếnvớiem,đaukhổvìem,trôngngóngem,nhưngtấtcảnhữngviệcđóchỉ là tròchơigiốngnhưmộtconchóđóigiỡnchơi,nókhôngdámnhảylênbàn.Đốivớiemanhấycũngnhưvậy.Emđãthíchanhấy,anhấylàbạnthờinhỏcủaem,chúngemthườngchơivớinhaunơidốcđồicủaLâuđài,đólànhữngngàyđẹpđẽ;cóbaogiờanhhỏiemvềquákhứcủaemđâu.NhưngtấtcảnhữngđiềunàycũngđềukhôngquantrọngchotớikhiJeremiáscònphụcvụ,bởivìemnhưmộtngườivợtươnglaicủaanh,biếtnghĩavụcủaemlàgì.Thếrồianhđãxuađuổinhữngngườigiúpviệc,lạicònkhoekhoangấynhưthểanhđãlàmviệcgìđóvìem.Cứ cho là, trongmột chừngmực thì đúng là như vậy.Anh đã thỏa thuậnđượcvớiArtur,dùchỉlàtạmthời,anhtalàngườitếnhị,chẳngcóđammêtáo tợngì như Jeremiás, ngoài ra suýt nữa anhgiết chết người ta bằng cúđấmđêmấy...đócũnglàcúđấmvàohạnhphúccủachúngtahầunhưlàmvỡnáthạnhphúcấy...AnhtađãchạylênLâuđàiđểkiệnanh,dẫuanhtasẽcònquaylại,nhưnglúcnàythìchưa.NhưngJeremiásthìđãởlạiđây.Trongkhilàmnhiệmvụanhấysợtừcáinhíumàynhỏnhấtcủaôngchủ,nhưngkhikhônglàmnhiệmvụthìanhấychẳngsợgìcả.Anhấyđếnvớiemvàđưaemđi.Anhđãbỏem,vàemthìkhôngcưỡnglạiđượcvớiuylựccủatìnhbạn cũ.Emkhôngmở cửa của trườnghọc, anh ấy phá cửa sổ kéo em ra.Chúngemtìmnơiẩnnáutạiđây,chủquánquýtrọngJeremiás,kháchcũngmừnglàhọcónhữngngườiphụcvụnhưthếnày,vậylàhọnhậnbọnem;anhấykhôngsốngvớiemnhưngbọnemcóphòngchung.

-Anhvẫnkhônglấylàmtiếclàđãđuổibọngiúpviệc,-K.nói.-Nếutấtcảđềuđúngnhưlờiemkểthìtoànbộsựchungtìnhcủaemđãdựatrênsựràngbuộcvềcôngviệccủanhữngngườigiúpviệcthì,ơnChúa,tấtcảđãkếtthúc.Suýtnữathìđãcómộtcuộchônnhânkhônglấygìlàmhạnhphúckhicómặtcủahaiconthú,loạichỉnhìnthấyroithìmớichịunghelời.Vậythìanhphảibiếtơn cái giađìnhkia, đãgópphầngiúp cho chúng ta chia taynhau.

Họ im lặng, và lại đi cạnhnhau; không thểxácđịnhđược ai là ngườikhởiđầu.DườngnhưviệcK.khôngkhoáctayFridađangởngaygầnchàng

đãlàmchocôtabựcmình.

-Vậylàtấtcảđâuvàođấy,-K.tiếptụcnói,-vàchúngtađãcóthểchiataynhau,emcóthểvềvớingàiJeremiásthânyêucủaem,chắcngàiấybịcảmlạnhtừlầnbịanhrượtđuổikhắpvườntrườngkia,màbâygiờemlạiđểngàiấymộtmìnhquálâurồiđấy;cònanhthìcóthểquaytrởlạitrườngmộtmình,hoặcđibấtkỳđâumàngườitađóntiếp,vìkhôngcóemanhchẳngcònviệcgìlàmởđó.Sởdĩanhcònngậpngừnglàvìanhvẫncònnghingờchútít,khôngphảilàkhôngcólýđó,vềnhữngđiềuemvừakể.ẤntượngcủaanhvềJeremiásthìngượclại.Trongkhiđanglàmnhiệmvụ,hắnluônluônnhìntrộmem,vàcôngviệccũngkhómàgiữđượchắnlâukhôngsánvàoem.Nhưngbâygiờkhihắnxemnhiệmvụđãkếtthúcthìtìnhhìnhlạihoàntoànkhác.Emthalỗichoanh,nếuanhlýgiảisựviệcchochínhmìnhnhưsau:từkhiemkhôngphảilàvợchưacướicủaôngchủhắnemkhôngcònquyếnrũđốivớihắnnhưtrướcđây.Emcólàbạngáithờinhỏcủahắncũngvôích.Thựcra,quacuộcnóichuyệnngắnngủiđêmnaymàanhnhậnra, theo ý kiến của anh thì những tình cảm ủymị như thế hắn không coitrọng gì lắm.Anh quả thật không biết là tại sao em lại xemhắn là ngườimãnhliệt.Anhthìngượclạithấyhắnvôcùnglạnhlùng.HắnnhậnnhiệmvụtừGalatercólẽkhônghaygìchoanh,vàhắncốgắnghoànthànhviệcđóvớinhiệttìnhkhôngphảihiếmởvùngnày,nhiệmvụcủahắnlàphảipháhoạimốiquanhệcủachúngta,hắnđãthửnhiềucách,mộttrongnhữngcáchđólàcốgắngquyếnrũembằnggợi tình,vàcáchkhác là (trongviệcnàymụchủquáncũngủnghộ)tungtinthấtthiệtvềsựkhôngchungthủycủaanh.Kếhoạchcủahắnđãthànhcông,lạicònsựgợinhớtớiKlammliênquanvớihắnvàđãgiúpđỡhắn.Mặcdùhắnđãbịmấtviệclàm,nhưngcólẽhắnmấtviệclàmđúngvàocáigiâyphútbiếtđâuhắnkhôngcầnđếnnónữa,giờđâyhắngặtháithànhquảcủanhữngcốgắngvàkéoemrakhỏicửasổtrườnghọc.Nhưngđếnđấy thì côngviệc củahắnđãkết thúc, thiếuđi nhiệt tìnhphụcvụ,JeremiásmệtmỏivàhẳnlàrấtmuốnởvàovịtrícủaArtur,taynàyrõràngchẳngphảiđikiệncáogìđâu,màchỉđicầucạnhchomìnhsựkhenngợivànhậnnhữngnhiệmvụmới,nhưngcũngphảicóaiởdướinàytheodõitiếntrìnhsựviệcchứ.Hắnchỉhơibịứcchếlàphảiquantâmđếnem.Làmgìcóchuyệnhắnyêuem,hắnđãnóithẳngvớianhrồi.LàngườitìnhcủaKlamm, tất nhiên em làm cho hắn nể trọng, và rõ ràng hắn cảm thấythíchthúnếulọtđượcvàophòngem,việcđólàmchohắncảmthấymìnhlànhỏ,đấy là tất cả,giờđâyemkhôngcóýnghĩagìđốivớihắn, thêmvàonhiệmvụchínhcủahắnlàmangemđếnđây,vàđểlàmchoemyêntâm,hắnởlạiđâynhưngchỉtạmthờichođếnkhinhậnđượcnhữngchỉdẫnmớitừ

Lâuđàivàemđãtrởlạibìnhthườngtrướcsựlạnhlùngcủahắn.-Anhvukhống!-Fridađậphaibàntaynhỏvàonhau.-Anhvukhốngư?-K.nói.-Anhkhôngmuốnvukhống.Cũngcóthểlà

anhbấtcôngđốivớihắn,cóthểlắm.Điềuanhnóivềhắn,thoạtnhìncũngrất có thể không được rõ ràng, cũng có thể lý giải theo nhiều cách khác.Nhưngvukhốngư?Sựvukhốngchỉcóthểvìmộtmụcđíchlàchốnglạicáitìnhyêumàemdànhchohắn.Nếuviệcnàytỏracẩnthiếtvàvukhốnglàcôngcụphùhợpđểthựchiệnthìanhsẵnsàngvukhốngkhôngngầnngại.Chắckhôngmộtaicóthểphêphángìanh;bởivìnhờcácôngchủcủahắn,hắncóbaonhiêulàlợithếcònanhhoàntoànđơnđộc,bịbỏrơi,vìthếanhcóthểchophépmìnhvukhốngmộttíchứ?Đósẽlàcáchtựvệtươngđốingâythơmàrútcuộccũngbấtlựcmàthôi.Vậvnênemđừnggiơtaydậmchânnữa.

Nói rồiK.nắm lấy tayFrida;Fridamuốn rút tay lạinhưngcô tamỉmcười,làmviệcđómộtcáchyếuớt.

-Nhưnganhkhôngcầnphảivukhống,-K.nói.-bởivìemkhôngyêuhắn,cùnglắmlàemtưởngnhưthế,vàemsẽbiếtơnanhnếuanhphátansựlầmlạccủaem.Emạ,nếuaiđómuốntáchemrakhỏianhkhôngphảibằngvũlựcmàbằngsựtínhtoánkỹlưỡngmọikhảnăngthìrõràngngườiđóphảilàm việc ấy thông qua hai tên giúp việc. Trông bề ngoài thì đó là nhữngchàng trai tốt,ngây thơ,vuivẻvàvô tráchnhiệm,cóngọngióđưachúngđếntừLâuđàithêmvàođólàmộtítkỷniệmthờithơấu,tấtcảđềurấtdễthương,đặcbiệtanhlạilàsựđốilậphoàntoànvớitấtcả.Ngoàira,anhliêntụcchạytheonhữngsựviệcmàemkhônghiểuhếtđược,thậmchícònlàmembựcmình.Anhgặpnhữngcngườimàemcămghét,họđãlàmchoanh,dùcótrongsạchnhưthếnàođinữa,cũngbịemghétlây.Tấtcảkhôngcógìkháchơnlàsựđộcác,mặcdùrõràngđólàsựlợidụnghếtsứcthôngminhcácđiểmyếutrongmốiquanhệcủachúngta.Tấtcảcácmốiquanhệđềucónhữngđiếmyếu,quanhệcủachúngtacũngthế,bởivìcảhaichúngtađềuđếnvớinhaumỗingườitừmộtthếgiớikhác,vàtừkhiquenbiếtnhau,cuộcđờicủahaichúngtarẽsangconđườnghoàntoànmớimẻ,tạmthờichúngtacảmthấycònbấpbênhvìtấtcảđềuquámớimẻ.Anhkhôngnóivềbảnthânmình,anhkhôngquantrọng,bởilẽanhchỉliêntụcđượcnhậnquàkểtừkhilầnđầutiênđượcemđểmắtđến,mànhậnquàlàviệcdễtrởthànhthóiquen.Không kể đến những chuyện khác, anh đã tách em ra khỏi Klamm; anhkhông xác định được sự chia tách này có nghĩa gì với em không, nhưngtronganhdầndầnđãcómộtquanniệm.Anhcứngấtngưởngkhôngtìmthấy

vịtrícủamình;vàdùluônsẵnsàngủnghộemthìanhcũngkhôngthườngxuyêncómặtbêncạnhem,màgiảsửanhcómặtlúcđóthìemcũngđangbậnvớinhữngmộngmơcủamình,hoặcbậnvớiaiđótỉnhưmụchủquánchẳng hạn. Nói chung có những thời gian em đã không nhìn anh, mà làhướngtớinơinàođóbấpbênhbấtđịnh;tộinghiệpembébỏng,nhữnglúcđóchỉcầnđưaranhữngngườithíchhợpđểlọtmắtem,vàthếlàemđãquênanh,emđãbịkhuấtphục,bịcuốntheoảogiác,dườngnhưtấtcảnhữngđiềuthoảngqua,nhữngbóngma,nhữngkỷniệmcũ, tóm lại thực chất là cuộcsốngđãquavàđangngàycànglùixavàodĩvãngvẫncònlàcuộcsốngđíchthực,hiệntạicủaem!Đấylàsựnhẩmlẫn,Frida,làsựcảntrởnhỏnhoicuốicùngđốivớisựhòahợpmãimãicủahaita.Emhãytỉnhtáolạiđi,hãylấylại nghị lực, nếu em tưởng Klamm cử bọn giúp việc đến thì em nhầm.Galatergửichúngđấy.Ngườitachỉmêhoặcembằngviệcđó,đếnnỗingaycảtrongsựbẩnthỉuvàdâmđãngcủahọemcũngmuốntìmradấuvếtcủaKlamm,giốngnhưkhicóngườinàođómuốntìmthấyviênđáquýbịđánhmấttừlâutrongmộtđốngrác,mặcdùtrongthựctếkhôngthểtìmthấynếuquảthậtviênđáquýcóởđó.Màởđâythựcchấtchúnglạithanhniêntầmthường,giốngnhưnhữnggãđầytớtrongchuồngngựa,màchúngcònkhôngđượckhỏemạnhnhưthế,chỉcầnmộtngọngiómátnhỏthôilàchúngđãốmlănragiường,màcáigiườngphùhợpthìchúngkiếmđượcngaychomìnhbằngsựláucácủangườiđiở.

Frida ngả đầu vào vai K., họ khoác tay nhau và lại lặng lẽ đi lên đixuống.

-Giámà,-Fridanóichậmrãi,gầnnhưdịudàngnhưthểbiếtrằngcôtachỉ có được thoáng lát yên tĩnh ngắn ngủi trên vaiK., và cô tamuốn tậnhưởngnó trọnvẹn, -giámàchúngtađãđingaytrongđêmấy thìbâygiờchúngtacóthểđangởđâuđó,antoàn,luônbêncạnhnhauvàtayanhluôngầnbêntayemđểcóthểnắmđược,emcầnsựgầngũicủaanhbiếtbao.Từkhiquenbiếtanh,emcôđơnlàmsaomỗikhianhkhôngởgầnem,anhhãytinrằngemchỉmơmộtđiềuduynhất,vâng,duynhất,làđượcgầnanh.

Lúcấycótiếnggọivanglênphíabênkiahànhlang.ĐólàJeremiás,anhtađứngở trênbậccuốicủacầu thang, trongchiếcáosơmiphongphanh,trênvailàmộttrongnhữngchiếckhăncủaFrida.

Anhtađứngđóvẻthiểunão,vớibộrâulơthơướtsũngnhưbịmưa,vớiđôimắtmởto,mệtmỏi,vanxin, tráchmóc;vớihaimáđỏgay,xệxuống,giống nhưmột mớ thịt ôi; với hai chân trần run lẩy bẩy vì lạnh đến nỗinhữngsợituadàicủachiếckhăncũnglẩybẩytheo.Anhtatrônggiốngmột

bệnhnhânvừatrốnkhỏibệnhviện,nhìnthấycảnhấykhôngthểnghĩgìkháchơnlàphảiđưangayvàogiường.Fridacũngquanniệmsựviệcnhưvậy,côta thoát rakhỏi tayK.và cómặtngayởdướiđóbên cạnh Jeremiás.AnhchàngđóthìdườngnhưđượctăngthêmsứcmạnhnhờsựgầngũicủaFrida,nhờsựquantâmlolắngkhicôtabuộcchặthơnchiếckhănchoanhta,nhờsựvộivãkhicômuốnđẩyanhtatrởlạiphòng:dườngnhưchỉbâygiờgãmớinhậnraK.

-Ô,ngàiđạcđiền.-GãnóivàvuốtvekhuônmặtFridavẻdỗdành,vìrõràngkhôngmuốnnóichuyện.-Xinlỗivìđãlàmphiền.Tôikhóởlắm,điềuđócũngđủđểôngthôngcảm.Tôinghĩmìnhbịsốt,cầnphảiuốngnướcchèđểchotoátmồhôi.Tôisẽcòncóviệcvớicáihàngràođángnguyềnrủaởtrongvườntrường.Tôiđãbịcảmlạnhnặng,lạicònphảichạyđêmqua.Conngườitakhôngnhậnthấyđãphảiđánhliềusứckhỏecủamìnhchomộtcáigìđóhoàntoànkhôngxứngđáng.Nhưngngài,thưangàiđạcđiền,xinngàiđừngbậntâmmộttínàocảvềtôi,mờingàivàophòngchúngtôithămmộtngườibệnhnhỏbévànóivớiFridađiềungàichưakịpnói.Khihaingườiđãquensốngvớinhaumàsauđóphảichiatay,thìhọcónhiềuđiềucầnphảinóivớinhau tronggiâyphút cuối,mộtngười thứba sẽkhông thểhiểugìđâu,chodùanhtađangnằmtronggiườngvàchờđợicốcnướcchèngườitađãhứavớianhta.Ngàicứvàođi,tôixinhứalàtôisẽimlặng.

-Đủ rồi,đủ rồi, -Fridanói,vànắm lấycánh tay Jeremiás lôimạnh: -Anhấybịsốtvàkhôngbiếtmìnhđangnóigì.Cònanh,K.,emxinanhđừngđitheochúngem.ĐâylàphòngcủaJeremiásvàcủaem,nóiđúnghơnchỉlàcủaem,emcấmanhbướcvàođóvớibọnem.Anhđừngđeođuổiem,K.ạ,ôi,tạisaoanhlạicứđeođuổiem?Khôngbaogiờ,khôngbaogiờemquaylạivớianh;chỉnghĩđếnkhảnăngđóthôiemcũngđãkinhhoàng.Anhhãyđếnvớicáccôgáicủaanhđi,họchỉmặcđộcáosơmi,ngồicạnhanhbênlòsưởi,ngườitađãkểchoemnhưvậy,vànếucóaiđóđếntìmanhlàhọrítlên.Nhàcủaanhlàởđónếunhưanhmuốnđếnđótớimứcấy.Emluônluônkìmgiữanhtrướcnhữngkẻđó,dùkhônglàmgìđược,nhưngdẫusaocũngđãkìmgiữ.Bâygiờthìmọiviệcđãkếtthúc,anhlàngườitựdo.Cuộcsốngtốtđẹpđangchờđợianhởđằngấy,cólẽsẽcómộtcuộcchiếnnhỏvớibọnđầytớvìmộtcô,còncôkiathìchẳngaithèmlấymấtcủaanhđâu.Mốiliênkếtcủacácvịđãđượcbanphướctừtrướcrồi.Anhđừngnóimộtlờiphảnđốinào,cáigìanhcũngcóthểphủnhậnnhưngcuốicùngthìchẳngbácbỏđượcđiềugìcả.Anhthửnghĩmàxem,Jeremiás,anhtaphủnhận

Họgậtđầutánthưởngvàmỉmcườivớinhau.

-Nhưngtacứgiảthiết,-Fridanóitiếp,-rằngtấtcảđềubịphunhậnthậtsựđinữathìchúngtađượcgìtrongchuyệnđó,emcầngìkiachứ?Vàviệcgìxảyraởchỗhọthìđólàviệccủahọvàcủaanhta,emkhôngcógìliênquancả.ViệccủaemlàchămsócanhchođếnkhianhkhỏemạnhnhưthờigiantrướckhiK.vìemmàhànhhạanh.

-Quảthậtngàikhôngđivớichúngtôisao,ngàiđạcđiền?-Jeremiáshỏi,nhưngFridakhônghềquayvềphíaK.,đãlôianhtađi.Cánhcửanhỏởphíadưới thấp hơn những cánh cửa của hành lang, không chỉ Jeremiásmà cảFridađềuphảicúixuốngkhibướcqua,ởphíatrongcóánhđènvàchắcchắnlàấmáp;cònnghecảtiếngthì thầm,cólẽcôgáiđãâuyếmbảoJeremiásnằmvàogiường,sauđócánhcửađónglại.

ChỉbâygiờK.mớinhậnthấyởhànhlangđã trởnênyêntĩnhnhưthếnào,khôngchỉởphầnhànhlangnơichàngcùngFridađãlưulại,đâylàchỗchắcchắnthuộcvềkhuvựcđểdụngcụgiađình,màcảởhànhlangdàivớinhữngcănphòngvừamớiđâycònsốngđộnglàthế.Vậylàcácngàiđãngủcảrồi.K.cũngrấtmệtmỏi,cólẽvìmệtmỏimàchàngđãkhôngchốnglạiJeremiásđượcnhư lẽ racầnphảichống.Có lẽ thôngminhhơnnếuchàngđiềuchỉnhtheogươngJeremiás,anhtađãlàmrùmbengquáđángbệnhtậtcủamìnhmộtcáchlộliễu.-Cáimặtanhtatrôngthảmhạikhôngphảidobịcảm,màlàdịtậtbẩmsinh,vàkhôngcóloạithuốcthánhnàocóthểlàmthayđổiđượcanhta,-lẽraphảitheogươngJeremiás,phôtrươngcáimệtrãrờithựcsựcủamình,khuỵuxuốngđây(riêngviệcnàyđãlàdễchịurồi)chợpmắtmột tí, sau đó aimà biết được, biết đâu người ta lại chẳng chăm sócchàng chút đỉnh.Có điều chàng không thể giả vờmột cách khéo léo nhưJeremiás, người chắc chắnđã chiến thắng,mà có lẽ cũngxứngđáng thôi,trongcuộcđuavìsựcảmthôngnàyvàcảtrongcuộcđấutranhkhácnữamệtmỏiđếnmứcchàngđãnghĩtớiviệccónênthửmởcửamộtcănphòngnàođó,bởivì cónhữngphòng rõ ràngkhôngcóngười, chàngcó thểngủđẫygiấctrênmộtchiếcgiườngcóchănnàođóchứ.Chàngcảmthấyviệcnàycóthể bù đắp cho tất cả.Chàng còn gặpmay trước khi ngủ.Ở cái khaymàFridabỏlạitrênmặtđấtvẫncònmộtcáihũnhỏđựngrượurum.Kbấtchấpsựmệtmỏiđãquaylạiuốnghếtsốrượurumđó.

Giờ đây ít ra chàng đã cảm thấy mình đủ sức để trình diện trướcErlanger.ChàngtìmcửaphòngErlanger,nhưngkhôngthấy,vìchẳngthấyngườiđầytớvàGerstäckerởđâucả,cònnhữngcáicửathìđềugiốngnhau.Nhưngdườngnhưchàngnhớởkhoảngnàođócủahành langcócánhcửanọ,vàchàngđãquyếtđịnhmởmộttrongnhữngcánhcửamàchàngchorằngcóthểtrúngnơimìnhtìm.Sựthểnghiệmkhôngtỏranguyhiểmgìđặcbiệt:

nếuchàngmởđúngcửaphòngcủaErlanger,chắcchắnErlangersẽđóntiếpchàngthânmật,cònnếumởvàophòngcủangườikhácthìvẫnluônluôncócáchđểchàngxinlỗivàđira,hoặcmởvàophòngcókháchđangngủ,màđiềuđódễxảyranhất, thìkháchsẽkhôngthấyđượccuộcviếngthămcủachàng.Sựviệcsẽtrởnêntồitệnếucănphòngđókhôngcóngười,vìlúcấyhẳn chàng không thể cưỡng lại nổi ý muốn nằm lên giường và ngủ mộtmạch.Chàngcònnhìnsuốtdọchành lang,hếtphảiqua trái,một lượtnữaxemcóaiđếnkhông,vàngườiđócóthểgiảithíchchochàng,đểkhỏiphảiliều lĩnh vô ích, nhưng hành lang dài vẫn yên tĩnh và trống rỗng. Sau đóchànglắngnghequacánhcửa:khôngcódấuhiệugìcủakháchcả.Chànggõcửanhẹnhàngđểnếunhỡracóaiđangngủtrongđókhỏiphải thứcgiấc,nhưngkhôngcógìxảyra,chàngmởcửahếtsứcthậntrọng.Bấtchợtchàngnghethấymộttiếngkêuthốtlênkhekhẽ.

Đólàcănphòngnhỏmàchiếcgiườngrộngđãchiếmmấthơnmộtnửa,trênchiếc tủnhỏđènvẫn sáng, cạnhđó là chiếcba lô.Trêngiường,dướichiếcchăntrùmkíncóaiđangngọnguậybấtan,ngườiđóhỏigiọngthìthàoquachănvàkhăntrảigiường

-Aiđó?K. giờ đây không thể đơn giản bỏ đimà không nói gì, chàng bực bội

quansátcáigiườnghấpdẫnnhưngrấttiếcđãcóngườinằm,rồinhớtớicâuhỏi,chàngđãnóitênmình.Việcnàycóvẻcóảnhhưởngtốt,vìngườiđànông nằm trong giường đã kéo chiếc chăn xuống khỏi khuôn mặt một ít,nhưngvẫngiữtháiđộlolắng,sẵnsàngkéotrùmchănlạingay,nếucósựgìbấtlợi.Nhưngrồiôngtađãkhôngdodựhấtchiếcchănraphíasauvàngồidậy.MộtđiềuchắcchắnrằngôngtakhôngphảilàErlanger.Ôngtalàngườicó thânhìnhnhỏbé,vẻngoàidễchịu, trênkhuônmặtông tacócáigìđómâuthuẫnrấtđặctrưng:khuồnmặtbầubĩnhngâyngô,đôimắttinhnghịchtrẻcon,nhưngtráncao,mũinhọn,miệnghẹp,môigầnnhưtrễra,còncáicằmxẻ thìkhônghề toát ravẻ trẻcon,mà luôn luôn tỏ rađangnghĩngợicăngthẳng.Rõràngdobằnglòngvớibảnthânmìnhnênôngtađãgiữđượctrongbảnchấtcủamìnhsựngâyngôcontrẻlànhmạnhđếnthế.

-ÔngcóquenFriedrichkhông?K.lắcđầu.-Nhưngôngtalạibiếtôngđấy,-ôngtamỉmcườinói.K.gậtđầu,khánhiềungườibiếtchàng,thậmchíđiềuđólàcảntrởchính

trênconđườngcủachàng.

-Tôilàthưkýcủaôngấy,-ôngtanói.-TêntôilàBürgel.-Xinlỗi,-K.nóivàvớitayvềphíanắmđấmtrêncửa,-rấttiếclàtôiđã

nhầmcửacủaôngvớicửacủangườikhác.BởivìtôiđượcmờiđếnchỗngàithưkýErlanger.

-Thật là tiếc, -Bürgelnói, -khôngphải tiếc làôngđượcmờiđếnnơikhác,màlàtiếcôngđãnhầmcáccửa,Tôimàđãbịđánhthứcrồithìkhómàngủlạinữa.Nhưngôngđừngáynáyvìviệcđó,đâylàsựbấthạnhcủacánhântôi.Tạisaoởđâylạikhôngkhóacáccửalại,cóđúngkhông?Điềunàytấtnhiêncónguyênnhâncủanó.Theomộtthànhngữcũthìcửaphòngcủacác thưký luôn luôncầnphảimở.Tuyvậycũngkhôngnênhiểuviệcnàymộtcáchmáymóc.

Bnrgel nhìn K. khẩn khoản và cười vui vẻ. Mặc dù có lời phàn nànnhưngxemraông tacũngđãđượcnghỉngơi tốt, chắcchắnchưabaogiờôngtamệtmỏinhưK.lúcnày.

-Thếôngđịnhđiđâubâygiờ? -Bürgelhỏi.–Bốngiờ rồi.Ôngbuộcphải đánh thức bất kỳ aimà ông ghé vào, và không phải ai cũng quen bịđánhthứcnhưtôi,khôngphảiaicũngxửsựmộtcáchkiênnhẫnnhưthếnày,thưkýlàdânhaycáu.Vậynênônghãyởlạichỗtôimộtlúc.Ởđâyngườitabắtđầudậylúcnămgiờ,lúcđóôngcóthểlàmthỏamãngiấymờitriệutậpcủahọ.Xinôngbuôngcáitaycầmravàngồixuốngchỗnàođấy,tấtnhiên,chỗcủachúngtahơichật,tốtnhấtlàôngngồixuốngmépgiườngđây.Ôngngạcnhiên là tôi không cóbànghếgì cả chứgì?Tôi đã có thể lựa chọn:hoặc là một căn phòng được trang bị không chê vào đâu được, với cáigiườngkháchsạnhẹp,hoặclàcáigiườnglớnnàyvàkhôngcógìkhácngoàimộtbồnrửamặt.Tôiđãchọncáigiườnglớn,trongphòngngủthìchungquylạigiườnglàcáiquantrọngnhất.Ôi,cáigiườngnàythậtsựlàlýtưởngđốivớimộtngườingủdễ,vớingườichỉduỗichântayralàngủnhưchết.Nhưngđốivớitôicũngtốt,dùtôikhôngngủđược,luônluônmệtmỏi,phầnlớnthờigiantrongngàytôisinhhoạttrêngiườngnày,ởđâytôiviếttấtcảcácláthưvà nghe lời khai của các bên. Như thế thật tiện lợi. Đúng là khách thămkhôngbiếtngồivàođâu,nhưnghọkhôngquan tâm tớiđiềuđó,họcó lợihơn

nếuđứng,màngườilàmbiênbảncũngphấnkhởihơnlàhọngồithoảimáivàliêntụcphảirítgàolênvớihọ.Thêmnữalôicóthểmờiaiđóngồixuốngmépgiườkhôngphảilàchỗngồikhilàmviệc,nóchỉdànhchonhữngcuộcnóichuyệnbanđêm.Nhưngtạisaoôngimlặngthế,ôngđạcđiền?

-Tôirấtmệt,-K.nói.Vừađượcmời,chàngliềnngồiphệtxuốnggiườngvàdựavàothànhgiường,khôngcầnđếnmọisựtếnhị.

-Tấtnhiên,-Bürgelcườinói,-ởđâytấtcảmọingườiđềumệt.Hoàntoànkhôngphảilàviệcnhỏ,vídụcáicôngviệcmàtôiđãlàmhômquavàhômnay.Quảthật,tôichịukhôngthểnàongủlạivàolúcnày,nhưngnếucáiđiềukhôngthểnàyvẫnxảyra,trongkhiôngcònởđâymàtôilạingủđượcthìxinôngđừnglàmồnvàđừngmởcửa.Khôngcógìphảilolắngcả,đằngnàothìtôicũngkhôngngủhẳn,vànếucóngủthìcùnglắmcũngchỉtrongchốclát.Chuyệnnàycólẽlàdotôiđãquenvớicácđươngsự,tôithườngdễngủnhấtkhicóngườixungquanh.

-Xinôngcứngủđi, ông thưký, -K.nóivẻmừng rỡ. -Nếuôngchophéptôicũngngủmộttí.

-Không,không,-Bnrgellạicười.–Chỉkhuyếnkhíchsuôngthôithìtôikhôngngủđược,trongkhiđangnóichuyệnthìtôimớingủđược,ítrathìsựnóichuyệnrutôingủ.Chắc,chắnlànghềnghiệpcủachúngtalàmthầnkinhchúngtacăngthẳngTôilàthưkýlàmcôngviệcliênkếtgiữacácnơi.Ôngkhôngbiếtđólàviệcgì,phảikhông?Tôibảođảmsựliênhệchặtchẽnhất-nóiđếnđâyôngtabấtgiácxoahaitayvàovớinhau,vớivẻthỏamãn-giữaFriedrichvàlàng,tôibảođảmsựliênhệgiữacácthưkýcủaôngấyởLâuđài và ở làng; hầu như tôi ở làng là nhiều,mặc dù không thường xuyên,trongmọithờikhắctôiđềuphảisẵnsàngđểlênLâuđài.Ôngthấycáitúiđiđườngcủatôiđấy,mộtcuộcsốngbấtổn,khôngphảiaicũngthíchhợp.Mặtkhác,đúnglàtôikhôngthểtồntạinếukhôngcócôngviệcnày,tấtcảnhữngcôngviệckháctôiđềuthấyvôvị.Ôngcũngnhưthếvớicôngviệcđạcđiềnchứ

-Tôikhônglàmviệcđó,ngườitakhôngquantâmđếntôinhưlàngườiđạcđiền,-K.nói,chàngkhôngchúýlắm.ChàngchỉmongBnrgelngủđi,nhưngmongmuốnđócóđượctrongchànglànhờýthứctráchnhiệmđốivớibản thân, vì từ đáy lòng mình dường như chàng biết rằng cái giây phútBürgelngủcònlâu,khôngbiếtbaogiờ.

-Chuyệnnàylạđấy,-Bürgelnói,hấtmạnhđầuvàlôitừdướichănraquyểnsổghichépđểghilạiđiềugìđó.-Ônglàđạcđiền,màlạikhôngtiếnhànhcôngviệcđạcđiềnnàocảà?

K.gậtđầutheothóiquen,chàngduỗicánhtaytrênthànhgiườngvàgốiđầuvàođấy.Chàngđãthửdichuyểnvịtríchothoảimái,nhưngtưthếnàylàthoảimáinhất,nhưvậychàngđãcóthểchúýtốthơnđếnnhữnglờicủa

Bürgel.-Tôisẵnsàngxemxétchuyệnnày,-Bürgeltiếptụcnói.-Rõrànglàở

chỗchúngtôikhôngthểcóchuyệnbỏphí,khôngkhaitháchếtcáckhảnăngchuyệnmôn.Tìnhtrạngnàyrõràngrấtkhóchịuđốivớiông,ôngcóđaukhổvìnókhông?

-Tôi khổ vì nó, -K. nói khẽ, chàng cười thầmvì ngay chính lúc nàychàngchẳnghềkhổvìnómộtchútnào.LờiđềnghịcủaBürgelcũngkhôngcótácđộnggìđặcbiệtđốivớichàng.Mộttháiđộhờihợtquámức.ÔngtakhôngbiếtgìvềviệcngườitamờiK.tronghoàncảnhnhưthếnào;chàngđãgặpphảinhữngkhókhănrasaoởtronglàngvàtrongLâuđài,chàngđãđạtđượccáigì,hoặcnhữngtriểnvọnggìmởratừkhichànglưulạiđây:ôngtakhônghềbiếtgìcả;ông tacũngkhông làmravẻcó liênquanđếnnhữngviệcđódùchỉlàmơhồnhất,điềumàtừphíamộtthưkýlẽracầnbiếtnhưnglạiđềxuấtmộtcáchnhanhchóngrằngsẽsắpxếpvụviệcđótrongLâuđàivớisựgiúpđỡcủaquyểnvởghichépnhỏcủaôngta.

-Trôngôngcóvẻngườiđãtừngmộtvàilầnthấtvọng,-Bürgelnói,vàvớinhậnxétnàyôngtatỏracóhiểubiếtvềconngườinhấtđịnh.Nóichungtừkhibướcvàocănphòng,K.luôncốgắngthuyếtphụcmìnhkhôngđượccoi thườngBürgel, nhưng trong trạng thái lúcnàycủamình, chàngkhôngthểxétđoánđiềugìkhácmộtcáchđúngđắnngoàisựmệtmỏicủachàng.

-Không,-Bürgelnói,dườngnhưđểtrảlờiýnghĩcủaK.vàôngtamuốntếnhị tránhchoK.khỏimệtmỏivìphảinóichuyện.-Khôngđượchoảnghốtlùibướcvìthấtvọng.Ởđâyviệcnày,việckháccứnhưchỉđểnhằmlàmchongườitahoảnghốtvậy,trongconmắtcủangườimớiđếnđâythìnhữngtrởngạihoàntoànkhôngthểvượtqua.Tôikhôngmuốnlàmrắcrốibằngcáccuộcđiềutraxemsựviệcnhưthếnào,vẻbềngoàicólẽphùhợpvớithựctế.Ởvịtrícủatôi,tôikhôngcóđủtưcáchcầnthiếtđểcóthểxétđoánviệcnày,nhưngôngxem,cónhữngcơhộikhôngtrùngkhớphoàntoànlàmmộtvớitìnhhìnhchung,nhữngcơhộimàchỉvớimộtlờinói,mộtcáinhìn,vớidấuhiệucủasựtincậycóthểđạtđượcnhiềuhơnbằngnhữngcốgắngđầymệtmỏisuốtcảđời.Chắcchắnnhưvậy.Tấtnhiênnhữngcơhộingẫunhiênnàycómộtsựtươngđồngvớitìnhhìnhchungđólàvìngườitakhôngbaogiờlợidụngchúng.Nhưngtạisaongườitakhônglợidụngchúng?tôivẫnhỏiđihỏilại.

K.khôngbiếtđược.ChànghiểuđiềuBürgelnóicóthểrấtliênquanđếnmình,nhưnggiờđâychàngcảmthấykhóchịuvớitấtcảnhữnggìliênquanđến chàng. K. hơi né đầu sang bên như thể với cử chỉ đó chàng nhường

đườngtựdochonhữngcâuhỏicủaBürgelđểchúngđừngđụng tớichàngnữa.

-Nhữngngườithưký,-Bürgeltiếptụcnói,ôngtaduỗichântayvàngápmột cái, cử chỉ trái ngượcmột cáchbất ngờvới tính chất nghiêm túc củanhững lời ông ta nói. -Những người thư ký thường xuyên than vãn rằngngười tabắtbuộchọ thihànhphần lớncáccuộc thẩmvấnở làngvàobanđêm.Tạisaohọlạithanvãnvìviệcđó?Cóphảivìviệcđólàmhọmệtmỏiquá?Hayvìhọmuốnbanđêmđểngủ?Không,chắcchắnhọkhôngthanvãnvìlẽđó.Tấtnhiêntrongđámthưkýthìcũngcóngườichămchỉnhiều,kẻchămchỉ ít, giống nhưmọi nơi trên thế giới, nhưngkhông ai trong số họthanvãnvì côngviệcquánặng, ít ra thì cũngkhôngcóai côngkhai thanvãn.Đơn thuần làchúng tôixa lạvớinhữngviệcnhư thếnày.Trong tinhthần đó chúng tôi không biết đến sự khác biệt nào giữa thời gian thôngthườngvàthờigianlàmviệc.Sựphânbiệtkiểunàyhoàntoànxalạđốivớichúngtôi.Nhưngnhưthếthìcácthưkýphảnđốinhữngcuộcthẩmvấnbanđêmvì lẽ gì?Có lẽ họ thươnghại các đương sự chăng?Không, điều nàykhôngthểnóiđến.Cácthưkýkhôngthươnghạicácđươngsự,bởivìngaytới bản thânmình, họ cũng chẳng biết đến thương hại. Trong thực tế, tấtnhiên sự nghiêm khắc này không có gì khác hơn là thực hiện kỷ luật sắttronglúcthựcthitráchnhiệmcôngvụ,mànếuvậythìđươngsựcòncóthểmuốngìhơn?Thựcrangườitahoàntoàncôngnhậnđiềunày(kẻquansáthờihợt thìkhôngbiếtđược), rằngchínhcácđươngsựsẵnsàngchịu thẩmvấnbanđêm,vàkhôngcólờithanvãnnàothậtsựchốnglạicáccuộcthẩmvấnbanđêm.Vậythìtạisaocácthưkýlạikhôngbằnglòngvớichúngđếnthế?

K.khôngbiếtđiềuđó,chàngbiếtítquá,thậmchíchàngkhôngthểxácđịnhxemBürgelthậtsựmuốncócâutrảlờikhông,haychỉhỏiđểmàhỏithôi."Nếuôngchophéptôinằmvàogiườngcủaôngđánhmộtgiấc,-chàngnghĩ, - trưahoặc tốimai tôi sẵn sàng trả lời cáccâuhỏi củaông".NhưngBürgelxemrakhôngđểýnhiềuđếnchàng,ôngtacònbậntâmvớicâuhỏitựđặtrachochínhmình.

-Nhưtôithấyvàbảnthântôicũngđãchiêmnghiệmthìcáccuộcthẩmvấnbanđêmbịcácthưkýphảnđốibởicónhữngsuynghĩsauđây:banđêmkhôngthíchhợpchoviệc thẩmvấnvớicácđươngsự,bởivìbanđêmkhólòngvàkhông thểgiữđược trọnvẹn tínhchấtcôngvụcủacáccuộc thẩmvấn.Điềunàykhôngphụthuộcvàonhữngbiểuhiệnbênngoài,tấtnhiênmỗingườitùytheosởđềucóthểduytrìmộtcáchnghiêmtúccáchìnhthức,đêmcũngnhưngày.Khôngphảivậy,màthất thiệtchínhlàởcáchtiếpcậnđối

vớisựviệc.Banđêmconngườitavôtìnhdễchophépcácquanđiểmriêngtư thamdựnhiềuhơnvàoviệcxétđoáncác sựviệc, sự trìnhbàycủacácđươngsựcósứcnặnghơnlànócóđược,vàtrongviệcxâydựngsựphánxétđềucóvaitròcủanhữngtínhtoáncânnhắcnhấtđịnh,hoàntoànvôcớvềnhữngviệckháccủacácđươngsự,vềnhữnglolắng,phiềnmuộncủahọ;sựngăncáchcầnthiếtgiữacácđươngsựvàcáccôngchứcdùchobềngoàilàcótồntạinghiêmchỉnhthìtrongthựctếnólỏnglẻo,vàlẽra,cầnphảituânthủ,mộtbênlàcâuhỏivàbênkia-trảlờithìđôikhi,thậtkỳquặc,lạinảysinhsựthayđổivaitròcủanhaukhôngthểchấpnhậnđược.Chíítthìnhữngngườithưkýnóinhưvậy,màhọthì,nhờnghềnghiệpcủamình,cảmnhậncực kỳ tinh tế về những chuyện như thế.Về tác động xấu này, chúng tôicũngđãtranhluậntrongnộibộ,thếnhưngtrongnhữngcuộcthẩmvấnbanđêmcácthưkýchỉnhậnthấyrấtít.Ngượclạihọchuẩnbịtrướcđểđốimặtvớinóvàrútcuộcvẫntưởnglàđãđạtđượckếtquảxuấtsắctrênlĩnhvựcnày.Thếrồisauđóngườitađọclạicácbiênbảnvàkhôngphảimộtlầnkinhngạc trướcnhữngđiểmyếuđậpvàomắt.Đây lànhữngsai lầmkhông thểbàochữanổimàítratheođiềulệcủachúngtôilàkhôngcòncóthểsửachữađược nữa bằng con đường ngắn nhất, nhưng đối với các đương sự thì lạiphầnnàođượclợi.Hoàntoànchắcchắnrằngrồiđâymộtvănphòngthanhtrasẽsửachữanhữngsailầmấy,nhưngviệcnàychỉđượctínhchosựsửachữacácviphạmvềmặtpháplý,cònđươngsựliênquanthìvẫnbằngchânnhưvại.Giữanhữnghoàncảnhnhư thếnày,nhữngđiều thanvãncủacácthưkýchẳngphảilàrấtcócơsởhaysao?

K.đãchợpmắtđượcmột lúc,bâygiờchàng lạibịđánh thức. "Tất cảnhữngđiềunàyđểlàmgì?Tấtcảnhữngđiềunàyđểlàmgì?"-ChàngthầmhỏivànhìnBürgelbằngđôimắtnửanhắmnửamởcủamìnhnhưngkhôngphải lànhìnmột côngchức,ngườivừanóivới chàngnhữngvấnđề trọngđại,mànhưlànhìnmộtcáigìđókhôngđểyênchochàngngủ,cáimàchàngkhôngtàinàonghĩrađượcýnghĩacủanó.Bürgelthìbịcuốnhútbởicácýnghĩcủamình,ôngtamỉmcườinhưthểđãđánhlạchướngđượcK..Nhưng,ôngtamộtlầnnữasẵnsàngđưaK.trởlạiconđườngđúng.

-Tuythế,-ôngtanói,-cũngkhôngthểchonhữngđiềuthanvãnnàylàđúnghoàntoànmàkhôngnghingờgìcả.Sựthậtlàkhôngởđâucóquyđịnhvềcáccuộcthẩmvấnbanđêm,tứclàngườinàomuốntránhchúngthìcũngkhôngviphạmđiềuluậtnàocả.Mặtkhác,cácmốiquanhệ,sựquátảitrongcôngviệc,phươngthứchoạtđộngbêntrongLâuđàicủacácnhàchứctrách,việchọkhôngthểvắngmặt,vàđiềulệ,theođóviệcthẩmvấncácđươngsựchỉđượcthựchiệnsaukhiđãhoàntấtcáccuộcđiềutrakhác,màphảithực

hiệnngay:tấtcảnhữngđiềunàyvàcònbaonhiêuchuyệnkhácnữađãlàmchoviệc thẩmvấnbanđêmtrởnêncần thiếtkhông thể tránhkhỏi.Nhưngnếunhữngcuộcthẩmvấnđóđãtrởnêncầnthiếtkhôngthểtránhkhỏithìtôiphảinóirằngviệcđócũnglàxuấtpháttừcácđiềulệ,ítralàgiántiếp,vậythì thanphiềnvềnhữngcuộc thẩmvấnbanđêm, tấtnhiên tôinóihơiquámột chút, tôi dám tuyênbốnhư sự cườngđiệu, rằngđó: cũngcónghĩa làthanphiềnvềcácđiều lệ.Các thưkýđượcphép trongkhuônkhổcủacácđiều lệ, trong chừngmực có thể, tránh cho chínhmình khỏi những cuộcthẩmvấnbanđêm,vàkhỏicảnhữngđiềukhôngthuậnlợicóthểchỉlàbềngoài.Họlàmviệcđóvớimứcđộlớnnhất.Họchỉchọnnhữngvụviệcvôhạixét từmọiphươngdiện, trướccáccuộchộiđàm,họkiểm tra lạimìnhmộtcáchcẩnthận,nếukếtquảkiểmtrathấycầnthiết,thìcảtrongphútchóthọcũngtừchốikhôngtiếpđươngsự,vàhọkhẳngđịnhmìnhbằngviệcchogọiđươngsựhàngchụclầntrướckhihọthậtsựlàmviệcvớingườita;họrấtthíchnhờnhữngđồngnghiệpthaythếmình,nhữngđồngnghiệpkhôngnắmđượcvụviệcđangbànđến,vàchínhvìvậyđồngnghiệpcủahọdễdànggiảiquyếtsựvụhơn,hoặcítrahọbốtrícáccuộctiếpkiếnvàođầubuổitốihoặccuốiđêm,tránhcácgiờgiữađêm,tómlạicònnhiềugiảiphápbảovệnhưthếnữa,khôngdễdàngvạch rađượcnhữngđiểmyếucủahọ,các thưkýhầunhưcókhảnăngkhángthểngangvớikhảnăngbịtổnthương.

K.đãngủ,nhưngkhôngphảilàgiấcngủthậtsự,giờđâycólẽchàngcònnghe rõ hơn những lời của Bürgel so với lúc nãy, trong khi thứcmệt rũngười ra.Lời tiếp lời lọtvào tai chàng,nhưngcảmgiáckhóchịuđãphântán,chàngcảmthấymìnhtựdo,khôngphảiBürgelgiữchànglại,màchínhchàngthỉnhthoảngmòmẫmvềphíaBürgel;chàngchưachìmhẳnvàogiấcngủnhưngđãrơivàotrạngtháimơmàng.Khôngaicóthểcướpđicảmgiácđócủachàng.Chàngcảmthấydườngnhưmìnhđãgiànhđượcchiếnthắnglớn laobằnggiấcngủ,vàđểănmừngchiến thắngcảhộiđã tụ tập,chàngnâng cốc sâm banh và có thể ai đó cũng làm như chàng.Và như đểmọingườiđềubiếtđiềugìđangdiễnra,mộtlầnnữatrậnđánhvàsựchiếnthắngtáidiễnlại,hoặccóthểkhôngphảidiễnlạimàchỉbâygiờchúngmớibắtđầu,cònhọđãănmừngtừtrước,liêntục,khôngnghỉ,vìhọmaymắnbiếtchắcđượcchungcụccủatrậnđánh.Cómộtviênthưký-ngườitrầntruồngrấtgiốngbứctượngthầncủaHiLạp-trongtrậnđấubịK.épsátvàogóc.Cảnhtượngrấthàihước,trongmơK.cũngmỉmcười,khitrướcsựtấncôngcủachàng,viênthưkýmấthếtphongtháikiêuhãnh,vộivãhạhaitaynắmchặtđanggiơlêncaođểchesựlõalồnhưngđộngtácđóthườngkhôngkịpthời.Trậnđấukhôngkéodàilâu.K.từngbước,nhữngbướcchânkhổnglồ,

tiếnvềphíatrước.Cóphảichăngđâylàcuộcđấu?Khôngthấycósựchốngtrảquyếtliệtnàocả,chỉthỉnhthoảngnghethấytiếngkêurúlên!VịthầnHiLạpnàykêurélênnhưmộtcôgáibịcù.Vàcuốicùngôngtacũngbiếnmất,K.còn lạimộtmình trongcănphòng rộng lớn,chàngcan trườngquay tớiquayluiđểtìmkiếmđốiphương,nhưngkhôngcònaiởđó,đámđôngcũngđãgiảitán,chỉcòncốcsâmbanhbịvỡnằmlănlóctrênmặtđất.K.giẫmnáthếtra.Nhưngnhữngmảnhvỡđâmvàochân,K.rùngmìnhvàthứcgiấc,khóchịunhưmộtđứatrẻbịngườitađánhthứcdậy.Tuynhiên,khithoángnhìnthấybộngựcđểtrầncủaBürgel,K.nhớđếngiấcngủcủamình,mộtýnghĩlướt qua đầu:Đây là vị thầnHiLạp của nhà ngươi!Hãy lôi ngài ra khỏiđệm!

-Thếnhưng…-Bürgelnóivà trầmngâmngướcmắt lên trầnnhànhưthểtìmkiếmvídụtrongtrínhớcủamình,nhưngkhôngthểnàotìmthấy.-Thế nhưng bất chấpmọi giải pháp bảo vệ, các đương sự cũng tìm ra khảnănglợidụngđiểmyếubanđêmcủacácthưký,tấtnhiêngiảthiếtrằngquảthậtcótồntạinhữngđiểmyếu.Tấtnhiênrấthiếmkhi,nóiđúnghơnhầunhưkhảnăngđóchưabaogiờxảyra.Nhưngcókhảnăngnhưthếnày:nửađêmthìđươngsựđến,khôngbáotrước.Chắcôngngạcnhiên,rõrànglàcáikhảnănghiểnnhiênnàyítkhibịlợidụng.Phải,ônghoàntoànxalạvớinhữnghoàn cảnh của chúng tôi.Nhưng chắc chắnông cũngđã nhận thấy các tổchứcchínhquyềncủachúngtôikhôngcókẽhởnhưthếnào.Chínhvìkhinàocũngchặtchẽnênngườinàođócóviệcgì,hoặcaiđóvìnhữnglýdokhác cần phải thẩm vấn, thì ngay lập tức được nhận ngay trát triệu tập,khôngtrìhoãn,phầnlớnviệcnàyxảyra trướckhiđươngsựkịpchuẩnbị,thậmchítrướccảkhiđươngsựchưabiếtgìvềnó.Tạmthờingườitachưathẩmvấn,đaphầnngườitakhôngthẩmvấntheoconđườngđó,sựviệcchưatheo trật tựđếnmứcđó, nhưng trát gọi thì có, khôngbáo trước thì khôngđượcvào,cùnglắmthìcóthểđếnkhôngđúnggiờquyđịnh,nhưngngườitalạilưuýđươngsựđếnngàygiờcủatrátgọirồiđuổivề,đólàtấtcả;vànếusauđóđươngsựquaytrởlạivàothờiđiểmcầnđếnthìthôngthườngngườita không tiếp, việc này không gây khó khăn gì cả. Trát gọi có trong tayđương sự, còn những điều ghi chép thì nằm trong hồ sơ: những thứ nàykhôngphảilúcnàocũngđủđốivớicácthưký,nhưngchúngvẫnlànhữngvũkhíbảovệlợihại.Tuynhiênviệcnàychỉliênquanđếnviênthưkýcóthẩmquyềnxửlývụviệc,thếnhưngaicũngcóthểtựdoghévàobấtngờbắtgặpbấtkỳthưkýnàolúcnửađêm.Nhưngchẳngailàmviệcđó,nógầnnhưlàvônghĩa.Trướđólàmchoviênthưkýcóthẩmquyềntứcgiận,chúngtôi,nhữngthưký,khôngghentịnhauvìcôngviệc,bởimỗichúngtôiđềuđã

cóđủnhữnglotoanlạnhlùngđượcphâncôngbởicôngviệc,quảthậtkhôngcósựnhỏnhentitiệnnàocả.Chúngtôikhôngthểchịuđượcsựquấyphátừphíacácđươngsựđốivớingườicóthẩmquyền.Khôngphảimớichỉcómộtngườiđãlàmhỏngvụviệcvìthấymìnhkhôngcókhảnănggặpđượcngườicó thẩm quyền nên thử luồn lách qua nơi không có thẩm quyền. Nhưngnhững cố gắngkiểu này đều không thành công: khimột thưký không cóthẩm quyền bị người ta đổ xô vào ban đêm, dù anh ta sẵn lòng thì cũngkhônggiúpđỡnổi,vìanhtakhôngliênquanđếnsựvụvàcũngkhôngcanthiệpđược tốthơnvào sự tiến triểncủavụviệc sovớibấtkỳ luật sưnàochínhlàvìanhtakhôngcóthẩmquyền.Thựcchấtlàanhtaítcókhảnăngcanthiệpđượcvìanhtakhôngtiếpcậnđượcnó...chodùanhtalàmđượcđiềugìđóvìanhtabiếtnhữngconđườngbíẩncủaluậtpháprõhơntấtcảcácngàiluậtsưgộplại...thìanhtađơngiảnlàkhôngcóthờigianchonhữngviệc nằmngoài thẩmquyền củamình, thậmchímột giây duynhất anh tacũngkhôngđượcbỏphíchonhữngviệcđóvớinhữngtriểnvọngnhưthế,aicòndànhbanđêmđểđếngặpcácthưkýkhôngcóthẩmquyền,vìcácđươngsự công việc cũng ngập cổ, nếu bên cạnh việc hoàn thành chức trách củamìnhhọcònđápứng trátgọivìcácgiấymờicủacáccấpcó tráchnhiệm.Nói"ngậpcổ", tấtnhiênlàtrongýnghĩamàđươngsựquanniệm,điềuđókhôngphảitheoýnghĩalà"ngậpcổcácthưký".

Kmỉmcườigậtgù,giờđâychàngtinrằngmìnhđãhiểutấtcảmộtcáchchínhxác,nhưngkhôngphảilànhữngđiềuđóhấpdẫnchàng,màlàbởivìchàngtintưởngsắtđárằngnhữnggiâyphúttiếptheomìnhsẽngủthậtsự,khôngmộngmơ,bựctức.Giữamộtbênlàcácthưkýcóthẩmquyền,bênkialàcácthưkýkhôngcóthẩmquyềnvàtrướcmặtlàđámđôngcácđươngsựngántậncổ,chàngsẽchìmvàogiấcngủsâu,vàvớigiấcngủnàychàngthoátkhỏihọ.K.cùngđãquenvớigiọngnóinhỏnhẹ,tựmãnđangvậtlộnvớigiấcngủmộtcáchvôíchcủaBürgelếnmứcgiọngnóicủaôngtagiúpchàngngủthìđúnghơnlàquấyrầychàng."Màycứhuyênthuyênđi,huyênthuyênđicáicốixay,-chàngnghĩ,-màyhuyênthuyênchỉcólợichotaothôi."

-Vậythìởđâu-Bürgelnói,haingóntaygõgõtrênmôidưới,mắtmởto,cổvươnranhưthểsauchuyếnđimệt lửdàingàyôngtađangđếngầnmộtphongcảnhđẹpđẽ.-Ởđâucócáikhảnăngđãnhắctớimàítkhi,gầnnhưkhôngbaogiờxảyrađó?Bímậtẩnchứatrongcácđiềulệliênquantớithẩmquyền.Vì sựviệckhôngphảinhưvậy,ởmột tổchức lớnđanghoạtđộng,không thểcóchuyện trong từngviệcchỉcóduynhấtmột thưkýcóthẩmquyền.Đượcquyđịnhlàcómộtthưkýcóthẩmquyềnchínhsauđócó

nhiềungườigầnnhưcóthẩmquyềntrongcácphầnviệcnhấtđịnh,thậmchímứcđộthẩmquyềncủahọtấtnhiênlàrấtnhỏ.Aicóthểlàmđược-chodùlàngườilaođộngtuyệtvờinhưthếnàođinữa-thuthậpđủmọichitiếtliênquancủavụviệccứcholàmộtvụviệcnhỏnhấtđinữa?Tôicũngđãnóihơiquávềthẩmquyềnchính.Bởivìchẳngphảitrongthẩmquyềnnhỏnhấtđãẩngiấutoànbộthẩmquyềnrồihaysao?Chẳngphảivớisựsaymêmàhọbắt tayvàocôngviệclàyếutốquyếtđịnhđấyư.Vàsựnhiệt thànhkhôngphải luôn luônnhưnhauhay sao?Chẳngphảinó luôn luôn thểhiệnbằngtoànbộsứcmìnhđósao?Trongnhiềuchuyệncó thểcósựkhácbiệtgiữacácthưký,vàcóvôsốsựkhácbiệtgiữahọvớinhau,nhưngvềmặtđammêthìkhôngcógìkhácbiệt,khôngmộtviênthưkýnàochịungồiyênnếuđượclàmviệc,chodùvớimộttrườnghợpmàanhtanắmbắtởmứcđộnhỏnhưthếnào.Tấtnhiênbềngoàicầnphảitồntạimộtthểthứctiếnhànhcôngviệcmộtcáchxácđịnh,vìthếluônxuấthiệntrướccácđươngsựmộtviênthưkýđãđượcxácđịnh,ngườitaphảigiữcácquanhệcôngviệc.Viênthưkýnàykhôngnhấtthiếtphảinắmvữngvụviệchơnnhữngngườikhác,chuyệnnàyđãcótổchứcvànhữngyêucầucấpbứccủanóquyếtđịnh.Tìnhhìnhlànhưvậy.Bâygiờôngthửnghĩxem,ôngđạcđiền,rằngcómộtđươngsựchẳnghạn,aibiếtđượclànhờnhữnghoàncảnhnhưthếnào,dámcoithườngtấtcảnhữngtrởngạimàvừarồitôiđãmôtảchoông,bỗngdưngbắtgặpviênthưkýnàođótrongđêm,ngườiphầnnàocóthẩmquyềntrongvụviệcđangnóiđến.Ôngchưabaogiờnghĩđếnkhảnăngnàyhaysao?Tôitin.Cũngkhôngcầnphảinghĩtớinó,bởivìchưatừngxảyraviệcđó.Đươngsựnhưthếnàyphảilàhạtgiốngnhỏ,khéoléo,cóhìnhthứcđặcbiệtnhưthếnàothìmớilọtquađượccáisàngkhó lọtấychứ.Ôngnghĩ làkhông thểxảyrasao?Ôngnghĩđúng,hoàntoànkhôngthểxảyra.Nhưngmộtđêmnàođónócứxảyra,aimàdámchắcđượcmọichuyện.Trongmọi trườnghợp, tôi chưabiết aitrongsốnhữngngườiquencủatôigặpphảichuyệnđó,nhưngviệcnàychưachứngminhđượcgìvàphạmviquenbiếtcủatôirấthạnchếsovớiconsốliênquanđếnchuyệnđó;hơnnữa,đãchắcgìviênthưkýgặpphảichuyệnnhưvậylạithừanhậnsựviệcmìnhlàmbởivìđólàviệcvôcùngriêngtư,vàtrong chừng mực nhất định động chạm nghiêm trọng tới đạo đức nghềnghiệp.Dùsaokinhnghiệmcủatôicólẽchứngminhđượcmộtđiều:Đólàchuyệnhiếmcó, thật ra chỉ tồn tại trongnhững lời đồnđại, là hiện tượnghoàntoànvôcăncứ,màsợnóthìthậtlàquáđáng.Nếunhưtrongthựctếnóvẫnxảyrathìvềmặthìnhthứccóthểlàmchonóvôhạibằngcáchchứngminhnhững trườnghợpnhư thếkhông thểcó-mộtviệcquádễ - trên thếgiannày.Nóichungđólàmộthiệntượngbệnhhoạn,nếuaiđósợđếnmứcphải trốn dưới chân và không dám thò đầu ra ngoài. Và nếu toàn bộ cái

không thểcóđộtngột trở thànhhiện thực thì lập tức thếgiới sụpđổngaychăng?Ngược lại. Thế giới sụp đổ, đó là điều không thể có hơn cả điềukhôngthểcó.Tấtnhiênnếumộtkhiđươngsựcómặtởtrongphòngthìđólàđiều quá tồi tệ.Trái tim conngười ta se lại. "Phải chăngngươi cưỡng lạiđượcđếnbaogiờ",tatựhỏi.Vàngaylúcđótađãbiếtrõrằngsẽkhôngcósựcưỡnglạinàocả.Ôngthửtưởngtượngtìnhcảnhđóchođúng.Đươngsựngồiđây,ngườimàtachưatừngthấybaogiờ,vàtaliêntụcchờđợivớimộtnỗikhaokhátthậtsựnhưngvẫnhoàntoànsángsuốtxemlàkhôngtồntại.Sựhiệndiệnimlặngcủaanhtacũngđãkêugọitađisâuvàocuộcđờiđángthươngcủaanhta,phảianhtanhưxemxétvậtsởhữucủariêngmìnhvàhãycảmthôngvớinhữngmongmuốnvôíchcủaanhta.Sựcámdỗnàyvàolúcnửađêmlàmmêhoặcconngườita.Chophépanhta,vềbảnchất,tứclàtathôikhôngcònlàcôngchứcchínhquyền.Trongtìnhthếnàykhócóthểtừchốicácđềnghị.Nóichínhxáchơn,tavôcùngtuyệtvọng;chínhxáchơn,tarấthạnhphúc.Tatuyệtvọngvìbấtlực,ngồiđóchờđợiđiềuyêucầucủađươngsự,vàtabiếtrằngkhilờiđềnghịkếtthúctaphảithựchiện,kểcảnếuviệcđó(ítratrongchừngmựccóthểxétxử)vềmặthìnhthức,làmtannáttổchứcchínhquyền:đâylàđiềutệhạinhấtmàngườitacóthểgặpphảitrongthực tiễn.Mà trướchếtbởivì,dùkhông tínhđếnnhữnggìcòn lại,hóa rađấylàsựvượtquámọigiớihạnquyềnlựcmàtatựtiệnnhậnvàomìnhtrongthờiđiểmđó.Theovịtrícủamìnhthìchúngtôikhôngđượcủyquyềnđápứngnhữngyêucầunóiđếnởđây,nhưngdogầngũicácđươngsựtrongđêmnhưthếnàycóthểnóisứcmạnhchínhquyềncủachúngtôiđượctănglên,vàchúng tôi tựnhậnvềmìnhnhữngđặcquyềnmàchúng tôikhôngđượcphép,hơnthếnữachúngtôicònsửdụngnhữngđặcquyềnấynữa.Nhưlàtêncướptrongrừng,trongđêmđươngsựđòihỏiởchúngtôinhữnghysinhmàthôngthườngchúngtôikhôngthểnàocókhảnăngthựchiện.Mọiviệcđềutốtđẹptrongkhiđươngsựcònởđó,vàđộngviên,khuyếnkhíchchúngtôi;hầunhưmọiviệc trôi chảykhôngđắnđocânnhắc, theocáchcủanó,nhưngđiềugìxảyrakhiđươngsựđãravề,khianhtamãnnguyệnvàvôlobỏchúngtôiởlạiđómộtmìnhkhôngcógìbảovệ,đốidiệnvớitộilạmdụngcôngquyền,mộtviệclàmhoàntoànkhôngthểtưởngtượngnổi.Nhưngbấtchấp tất cả, thếmà ta hạnh phúc.Hạnh phúc chết người làm sao! Bởi vìchúng tôi có thể giấu kín thực trạng trước đương sự. Chính anh ta cũngkhôngtựnhậnrađiềugìcả.Anhta,theoýkiếnriêngcủamình,mệtmỏivàthấtvọngtừmộtlýdokhôngquantrọng,ngẫunhiên,anhtahờhữngvàxalạ,bướcvàomộtnơikhácvớinơianhtamuốn,giờđâyanhtangồiởtrongphòng,khôngnghingờgìcả,đangsuynghĩ-nếuanhtacònđủsứcsuynghĩ- về sựnhầm lầnhoặc sựmệtmỏi củamình.Có thểbỏmặc anh ta trong

trạngtháinhưvậyđượcsao?Khôngthể.Vớisựlắmlờicủamộtngườihạnhphúccầnphảigiảnggiảichoanhtađủmọichuyện.Khôngtiếcsứcmìnhnóichoanhtabiếtcáigìđãxảyra,vàvìsaonóxảyra,rằngnhữngcơhộinhưvậy làvôcùnghiếmhoihầunhưduynhấtvàanh tađãdòdẫmmộtcáchvụngvềnhư thếnào trongcơhộiđó,vớimộtsựbất lựcmàkhông thểcóđượcởbấtkỳsinhvậtnàokhác,màchỉcóởmộtmìnhanhta,đươngsựlànhưvậy.Còncuốicùnganhtacóthểchiếnthắngnhưthếnào,thưaôngđạcđiền,anhtachỉcầnnêulênyêucầucủamìnhmàsựthựchiệnnóđãcósẵn,vâng,hầunhưanhtađangđốimặtvớinó,cầnphảichỉchoanhtathấytấtcả,đâylàthờigiannặngnềcủamộtcôngchức.Nhưngnếunhưviệcnàyxảyra,thưaôngđạcđiền,thìtứclàđãxảyrađiềuquantrọngnhất,vàthếthìchỉcầnkiênnhẫnchờđợi.

K.đãngủ,khôngcógìđếnđượcvớichàngtừnhữngđiềuđãxảyra.Lúcđầu,đầuchàngnghỉngơitrêncánhtaytráigốitrênthànhgiường,sauđónótrượtxuống trongkhichàngngủvàbâygiờ thìnó rủxuống trongkhoảngkhôngngàymộtsâuhơn.Chỗtựacủacánhtaychàngởphíatrênkhôngđủ.K.buộcphảitìmcáigìkhácchomình:ChàngchốngcánhtayphảilêntấmchănvàtìnhcờtúmlấychâncủaBürgelnhôlêndướitấmchăn.Bürgelnhìnvềphíađó,vàmặcdùviệcđókhóchịunhưthếnào,ôngtacũngđểmặcK.

Lúcđócóaigõmạnhvài lầnvàobức tườngchung.K.giậtmình, liếcmắtvềphíabứctường.

-Cóôngđạcđiềnởđókhông?-ngườitahỏi.-Cóđấy.-Bürgelnói,rútchânra,vươnvaimộtcáchmạnhmẽvàtinh

nghịchnhưmộtđứatrẻ.-Thếthìôngtasangđâyđi,-Cótiếngtrảlời,khôngđểýđếnBürgelvà

việcôngtacócầnK.nữakhông.-langerđấy,-Bürgelnóinhỏvàcóvẻnhưôngtakhônghềbịbấtngờ

trướcviệcErlangercóởphòngbêncạnh.-Ôngsangngayvớiôngta,bâygiờôngtađangbựcmình,ônghãythửlàmchoôngtakhuâykhỏa.Ôngtadễngủ lắm,nhưngchúng tađãnói chuyệnhơi to tiếng; conngười tavẫnthường không làm chủ đượcmình và tiếng nói củamìnhmột khi nói vềnhữngsựviệcnhấtđịnh.Ôngđiđi,trôngôngvẫnchưahếtbuồnngủ.Điđi,ôngcònmuốngìởđâynữa?Không,quảthậtôngkhôngcầnphảibàochữavìbuồnngủ,tạisaolạiphảilàmnhưvậy?Sứcmạnhthểchấtcũngcónhữnggiớihạncủanóchứ,biếtlàmsaođượcnếunhưcáigiớihạnnàycóýnghĩaquyếtđịnh?Không,vềviệcnàykhôngaicólỗicả.Thếgiớicũngđiềuchỉnh

bảnthânnónhưvậyđểduytrìsựcânbằng.Tuyệtvời,sựsắpxếpnàychứngtỏthếgiớituyệtvờikhôngthểtinđược,chodùnhìntừphươngdiệnkhácnócũngbuồn.Nào,điđiông;tôikhônghiểutạisaoôngnhìntôinhưvậy.Nếuôngdodựlâu,Erlangerlạinóitôi,thậtratôiđâucócầngì.Ônghãyđiđi,aimàbiếtđiềugìđangchờôngởđó;ởđâytấtcảđềulàcơhội.Tấtnhiêncónhững cơ hội tôi phải nói là quá quan trọng so với việc người ta phải lợidụng chúng, có những sự việc không thành ở ngay bản thân chúng, chứkhôngphảidocáigìkhác.Vâng,đâylàđiềukỳlạ.Tôihyvọnggiờđâytôicóthểngủđượcmộtlúc.Tấtnhiênđãnămgiờrồi,chẳngbaolâunữasẽbắtđầusựầmĩ.Chíítthìôngcũngđikhỏicho!

K.hồilâumàkhônglàmsaođứngdậynổi,chànghoàntoànchoángvángvìbịđánhthứcđộtngộtkhiđangngủsay;chàngnhữngmuốnngủthậtnhiềunữa.Donằmtrongtưthếkhôngthoảimáinêntoànbộcơthểchàngđauêẩm,úptránvàolòngbàntay,chàngthẫnthờnhìnhaiđầugốimình.NhữnglờitừbiệtlặpđilặplạicủaBürgelvẫnkhônglàmchochàngrờikhỏinơiđó.Chỉcóýthứcvềsựvôlýhoàntoànviệcởlạitrongphòngbuộcchàngđứnglênmộtcáchchậmchạp.Chàngcảmthấycănphòngthảmhạikhôngthểnàomôtảnổi.Chỉbâygiờnómớinhưthếhaylàthườngxuyênnhưthế,chàngkhôngbiết.Ởđâychàngkhôngbaogiờngủngonđược.Nhận thứcnày làtrọnglượngquyếtđịnhvàocáncchàngcườithầmrồiđứngdậytựavàocáigì có thể tựađượcnhưgiường, tường,cửavànhư thểđã tạmbiệtBürgel,chàngbướcramàkhôngchàoôngta.

CHƯƠNG XIXCólẽchàngcũngđãđingangquatrướccửaphòngErlangermộtcáchxa

lạnhưthếnếuErlangerkhôngđứngởnơicánhcửamởvàkhôngrahiệuchochàng.Ôngtarahiệungắngọn,mộtlần,bằngngóntaytrỏ.Erlangerđứngvớitưthếsẵnsànglênđường.Ôngtamặcchiếcáochoàngbằnglôngthú,màuđen,cổáodựngcaogàichặt.Mộtngườiđầytớtaycầmmộtchiếcmũlông,đangtraochoôngtađôigăngtay.

-Ôngphảiđếntừlâurồi,-Erlangernói.K.muốnxinlỗi.Erlangernhắmmắtvẻmệtmỏi,rahiệukhôngcầnthiết.

-Chuyệnthếnày,-ôngtanói.-TrướcđâytrongquánrượucómộtcôgáitênlàFridaphụcvụ,tôichỉbiếttêncôta,nhưngkhôngbiếtcôta,cũngkhôngquantâmđến.ThỉnhthoảngcôFridanàycóphụcvụbiachoKlamm.Bâygiờhìnhnhưcócôgáikhácởđó.Tấtnhiênđâylàsựthayđổikhôngđángkểgìcó lẽđốivớimọingười,cònđốivớiKlammthìchắcchắnnhưvậy. Nhưng người nào công việc càng lớn - và tất nhiên công việc củaKlamm là lớn nhất - thì càng có ít thời gian để đốimặt với thế giới bênngoài,vìthếsựthayđổikhôngđángkểnhấtcủanhữngviệckhôngđángkểnhấtcũngcóthểlàmphiềnôngta.Tấtcảđềucóthểtácđộngxấu,từsựthayđổinhỏnhấttrênbànviếtnhưviệctẩyxóamộtvếtbẩnnhỏcóởđótừlâuđếnmộtcôphụcvụmới.Tấtnhiênnhữngviệcđócó thể làmphiềnngườikhác trong công việc khác như thế nào đi nữa cũng không làm phiền nổiKlamm;làmgìcóchuyệnlàmphiềnđượcKlamm.Tuyvậy,tráchnhiệmcủachúngtôilàgiữgìnsựthoảimáicủaKlammtớimứcphảiloạibỏnhữngyếutốgâyphiềnphứcmàđốivớiôngtakhôngphảilànhữngyếutốgâyphiềnphứcvớiôngtacólẽhầunhưkhôngcónhữngyếutốgâyphiềnphức)nhưngtheosựsuyxétcủachúngtôichúngcóthểlànhữngyếutốgâyphiềnphức.Chúngtôikhôngvìôngta,khôngvìlợiíchcôngviệccủaôngtamàloạibỏnhữngyếutốgâyphiềnphứcđó,màlàvìlợiíchriêngcủamình,vìlươngtâmthanh thảnvàsựyênbìnhcủachúng tôi.ChonêncáicôFridaấycầnphảitrởlạiquánrượungaylậptức,rấtcóthểcôtasẽgâyphiềntoáivìquaytrởlại,vànếuvậychúngtôilạiphảichođi,nhưngtrướcmắtcôtacầnphảitrởvề.Như tôinghenói, thìcácngườisốngchungvớinhau,vậyônghãygiảiquyếtngayviệccô taquay trở lại.Chúng tôikhông thểquan tâmđếnnhữngtìnhcảmriêngtư,điềunàylàtấtnhiên,vìthếtôikhôngmuốntiếptụctranhluậngìvềsựviệccả.Tôilàmquánhiềusovớisựcầnthiếtkhitôinhắcrằngtrongcôngviệcnhonhỏnàynếuôngthểhiệnsựsẵnsàng,códịpnósẽcóthểcóíchchosựthànhđạtcủaông.Tôichỉmuốnnóitừngấychoông.

ÔngtarahiệuchàotạmbiệtK.,rồiđộichiếcmũlôngmàngườiđầytớđưachovànhanhchóng,nhưnghơikhậpkhiễng, rờikhỏihành lang, theochânôngtalàtênđầytớ.

Thỉnhthoảngởđâyngười taranhữngcái lệnhrấtdễ thựchiện,nhưnggiờđâyK.khôngmừngchosựdễdàngđó.KhôngchỉvìlệnhnàyliênquanđếnFriđa,K.cảmthấynhưmộtsựxúcphạmchàng,màcòntrướchếtvìquađónổi lên cái thực tếvô ích trong tất cảnhữngcốgắngđầymệtmỏi củachàng.Nhữngmệnh lệnhban rakhôngđếmxỉađếnchàng,chúngbất tiệncũngnhưlàthuậntiện,kểcảtrongcácmệnhlệnhthuậntiệnnhấtvẫnẩngiấucốt lõi bất tiện, trongmọi trườnghợp chúngđềuphớt lờ chàng, và chàngđứngquáthấpphíadướikhôngthểcanthiệplàmchongườikhácimlặngvàlắngnghechàng.NếuErlangerralệnh,anhmuốnlàmgì?Nếuôngtakhôngralệnh,anhnóigìvớiôngta?K.cũngbiếtrằngsựmệtmỏicủachànghômnaycóhạichochànghơnmọihoàncảnhbấtlợi,nhưngvậythìtạisaochànglạitintưởngvàosứckhỏecủamìnhcóthểtrụvững?Nếutrongchàngkhôngcóniềmtinđó,đơngiảnlàchàngkhônglênđường,tạisaochàngkhôngchịuđượcmộtvàiđêmxấuvàmộtđêmmấtngủ;tạisaochànglạimệtmỏikhôngthểnàokhắcphụcđượcchínhtạiđây,nơimàkhôngmộtaimệtmỏi,haynóichínhxáchơnaicũngluônluônmệtmỏi,vậymàthayvìnhìnthấytáchạicủasựmệtmỏiđốivớicôngviệc thìngược lại, chàng thấydườngnhưsựmệtmỏinàylạicólợichocôngviệc.TừđấycóthểrútrakếtluậnrằngsựmệtmỏicủahọhoàntoànkhácsựmệtmỏicủaK.,làsựmệtmỏiđếnsaukhicôngviệcđượchoànthànhtốtđẹp:nhìnbềngoàithìmệtmỏi,nhưngtrongthựctếthìđólàsựyêntĩnh,bìnhyêntuyệtđối.Nếuvàobuổitrưaconngườitamệtmỏimộttíthìđiềuđólàtấtyếu,làhậuquảtựnhiêncủabuổisáng."Ởcácngàiđâyluônluônlàbuổitrưa”.-K.thầmnghĩ.

Vàkhớpvớiviệcđómộtcáchchínhxáclàsốngđãnhộnnhịpởhaibênhànhlang,dùchỉmớinămgiờsáng.Trongtiếngđộngnàycógìvuivẻlắm.Nơithìvanglênnhưtiếngbọntrẻhânhoanchuẩnbịđidulịch,nơithìnháonhácnhư tiếnggà trongchuồngvớiniềmvuiđược thứcdậycùngvớimặttrời.Ởđâuđócómộtngườicònbắtchướctiếnggàgáy.Hànhlangvẫncòntrống vắng, nhưng những cánh cửa đã chuyển động, chúng thường xuyênđượcmởhérarồisauđónhanhchóngđượcđónglại,cảhànhlangcứthếlụccụctiếngđóngmởcửaliêntục,vàK.nhìnthấyđâyđóquakhehởphíatrênnhữngbứctườngkhôngchekíntậntrầnnhà,nhữngcáiđầurốibùmớidậykhỏigiường,chúngxuấthiệnrồibiếnmấtngay.Từxamộtchiếcxecondomộtngườiphụcvụđẩy, tiến lạigần, trênxechởđầyắphồ sơ tài liệu.Đicạnhlàmộtngườiphụcvụkháctaycầmsổghichép,chắcanhtađốichiếu

cácconsốngoàicửaphòngvớicácsốởnhữngcặp tài liệu.Chiếcxeđẩynhỏđódừnglạitrướccửanhiềuphòng,thườngthìcánhcửacũngmởravàngười ta cho vào trong phòng những cặp tài liệu phù hợp, nhưng thỉnhthoảngngười trongphòng chỉ nhậnđượcmỗimột tờ duynhất; những lúcnhưthếđềunghethấylờiquatiếnglạigiữacănphòngvàhànhlang,cólẽngười ta tráchcứngườiphụcvụ.Nếucánhcửanàođóng thìngười tacẩnthậnxếpchồngcáccặphồsơtàiliệulênbậucửa.TrongnhữngtrườnghợpnhưvậyK.cảmthấycáccánhcửaquanhđókhôngngừngchuyểnđộng,màchuyểnđộngmạnhlên,mặcdùởnhữngnơiđóhồsơtàiliệuđãđượcgiao.Cólẽlúcđóngườitanónglòngnhìnchồnghồsơtàiliệuvẫnđứngđókhôngaichạmtớimộtcáchkhôngthểhiểunổi.Họkhôngthểhìnhdungđượclàlàmsaolạicóngườichỉcầnmởcửaralàcóngaytàiliệu,vậymàvẫnkhôngchịumởcửa.Aibiếtđượccuốicùngcólẽngườitachiađềusốhồsơkhôngaiđụngđếnđóchocácvịkhác,vànhữngngườikiavẫnkhôngngừngnhìnrangoàicửađểtinrằngcáchồsơvẫnnằmngoàibậucửavànhưvậyhọvẫnluônluôncònhivọngđượcnhậnchúng.Phầnlớncáccặphồsơbịbỏngoàicửaphònglànhữngcáibọcdầymộtcáchkhácthường,vàK.thấyngườitachỉtạmthờiđểchúngởđóđểkhoekhoanghayvìýđồxấugìđó,hoặccólẽdosựhãnhdiệnxứngđángdànhđểđộngviêncácđồngnghiệp.Sựphỏngđoánnàycủachàngđượckhẳngđịnhkhimỗilầnđúngvàolúcchàngkhôngnhìnvàođóthìcáibọcđượcngườitađộtngộtlôivàophòngmộtcáchchóngvánhsaukhiđãnằmởđókhálâutrướcmắtmọingười,vàsauđócánhcửatrở lại bất động như trước, các cánh cửa xung quanh cũng vậy, thất vọnghoặccólẽvuimừngvìđốitượngcủasựhồihộpthườngxuyêncuốicùngđãbiếnmấtđểrồilúcsauchúnglạichuyểnđộngtheothứtự.

K.khôngchỉquansátmọiviệcmộtcách tòmò,màcònvớimốiđồngcảm.Chàngcảmthấydễchịutrongsựhốihảluânhồinày,lúcnhìnchonày,lúc nhìn chỗ khác và chàng còn đi theo những người phục vụ, nhưng vớikhoảngcáchcầnthiết.Nhữngngườinàytấtnhiênlàđãnhiềulầnquaylạivềphíachàngvới ánhmắtnghiêmkhắc,họcúiđầuxuốngvàmímmôi.Thếnhưngchàngvẫnnhìnxemngườitaphânphátcáctàiliệunhưthếnào.Càngtiếnvềphíatrước,côngviệccủahọcàngkhókhănhơn,nơithìsổghichépkhônghoàntoànchínkxác,nơithìhọkhôngphânbiệtđượccácloạitàiliệu,nơithìcácngàiphảnđốivìnguyênnhângìđó.Dẫusaothìđôilúcmộtsốtàiliệucũngphảiphânchia lại,nhữnglúcđóchiếcxenhđượcđẩy trở lạivàquakhehởnơicánhcửangườitatraođổivềviệctrảlạinhữngtàiliệunhấtđịnh nào đó.Các cuộc trao đổi này cũng gặp đủ những khó khăn. Thôngthườngkhicóchuyệntrảlạitàiliệuthìchínhnhữngcánhcửatừnãytớigiờ

vẫn chuyển động nhiều nhất lại đóng im thin thít như thể người ta khôngmuốnbiếtgìnữavềsựviệc.Vàlúcđómớibắtđầunhữngkhókhănthậtsự.Ngườinàocho rằng tài liệuđó làcủamình thì sốt sắng, làmầm ĩở trongphòng,nhưvỗtay,giậmchânvàliêntụchétrangoàihànhlangsốhiệucủatập tài liệu.Lúcnàynhữngngườiphụcvụ thỉnh thoảngbỏchiếcxeởđó:ngườithìbậnbịuvớiviệclàmyênlòngkẻđangsốtruột,ngườithìđòilạitậptài liệu trước cánh cửa đóng im ỉm. Công việc của cả hai người đều khókhăn.Nhữngcửchỉnhằmlàmyênlòngkẻđangsốtruộtcànglàmchoanhtacáutiếthơnkhôngchịunghenhữnglờitrốngrỗngcủangườiphụcvụ:anhtamuốntậptài liệuchứkhôngphảilờianủi.Mộttrongsốnhữngngườinhưthếđãtrútcảchậunướclênngườiphụcvụquakhehởởphíatrênbứctường;còncôngviệccủangườiphụcvụkháckhókhănhơn,rõrànganhtacóchứcvụcaohơn.Nếungườicóliênquantỏrađồngýthảoluậnthìsẽdiễnracuộctraođổivềcácdữkiện,trongquátrìnhtraođổiđóngườiphụcvụdựavàosổghichépcủamình,cònngườiliênquankiathìdựavàonhữnggìnhớđược,thậmchídựavàonhữngtậphồsơmàlẽraôngtaphảitrảlạinhưngtạmthờivẫngiữchặttrongtayđếnnỗiconmắtmongmỏicủangườiphụcvụcũngkhôngthểnhìnthấyđượccácgóccủanó.Đểcóchứngcớmới,ngườiphụcvụphảichạyvềchiếcxeđẩyluônlăntrởlạitrênhànhlanghơibịdốc,hoặcanhtaphảiđếnchổngườiđangcầntậphồsơbáovớiôngtavềnhữnglờiphảnđốicủangườiđanggiữhồsơvàlắngnghelờiđápcủaôngtaphảnbáclại.Nhữngcuộcmặc cảnàykéodài rất lâu chođếnkhihọđạt được thỏathuận thì thôi:ngườigiữ tậphồ sơđưa ramộtphầnhồ sơ,hoặcđượcbồithườngnhữngtậphồsơkhácvới lýdorằngchúngđãbị thaythếvìnhầmlẫn.Nhưngcũngcóaiđóđơngiảnlàcầntừbỏtậphồsơđãnhận,hoặcvìnhữnglýlẽcủangườiphụcvụđãdồnôngtavàothếbíhayvìôngtađãquámệtmỏibởi chuyệnđôi co.Tuynhiên lúcnàyông takhông trả lại ngườiphụcvụcáchồsơtài liệumàđộtngộtnémmạnhchúngraxa,ngoàihànhlang,làmchocácsợidâybuộcbậtra,giấybaytungtoé,nhữngngườiphụcvụphảimấtnhiềucôngsứcmớixếplạiđượctoànbộ.Tuyvậy,tấtcảnhữngchuyệnđóvẫncònđơngiảnhơnsovớiviệcngườiphụcvụkhôngnhậnđượccâutrảlờivềđềnghịtrảlạihồsơ,anhtacứđứng,đứngmãitrướccánhcửađóngimỉmmàyêucầu,vanlạy,tríchđọcsổghichép,dẫnracácquyđịnhnhưng đều vô ích, khôngmột tiếng người lọt ra khỏi phòng.Anh ta chắcchắnkhôngcóquyềnbướcvàophòngnếukhôngđượcphép.Nhưng thỉnhthoảnganhchàngphụcvụnàycũngmấthếtkiênnhẫn,anhtaquaytrởlạichiếcxe,ngồi lênnhững tậphồsơ, laumồhôi trán,vàmộthồi lâukhônglàmgìkhácngoàiviệcvungvẩyhaichân.Việcđóđãlàmchomọingườirấtchúý,khắpnơingười ta thì thầmvớinhau,cáccánhcửakhôngđóngyên

được,phía trênbức tườngthỉnh thoảngnhữngkhuônmặthầunhưbịkhănbịtkín,thòralolắngtheodõicácsựkiện.Trongsựnhốnnháo,K.nhậnthấycánhcửaphòngBürgelsuốtthờigianđóvẫnđóng,vànhữngngườiphụcvụđãđiquachỗhànhlangcóphòngcủaBürgelmàhọvẫnkhôngchiachoôngtatậphồsơnàocả.Cóthểôngtacònđangngủ,điềuđóchứngtỏtínhdễngủcủaôngtatrongsựồnàonày,nhưngtạisaoôngtakhôngđượcnhậntậphồsơnào?Nhữngngườiphụcvụchỉđingangquanhưvậyrấtítphòng,vàchắclànhữngphòngđókhôngcóaiở.CòntrongphòngcủaErlanger thìđãcókháchmới,ôngkháchkhôngbìnhtĩnh,cóthểđãtốngkhứErlangerrakhỏiphònglúcnửađêm,điềuđókhônghợpvớibảntínhlạnhlùng,cẩntrọngcủaErlanger,nhưngviệcôngtaphảiđợiK.nơibậucửathìđãnóilênđiềuđó.

Saukhiđểýtớinhữngviệckhôngquantrọng,K.lạiquayvềvớingườiphục vụ. Chàng không tìm thấy ở người phục vụ này điều mà người tathườngkểchochàngvềnhữngngườiphụcvụ,vềsựlườibiếng,thóikiêukỳvà cuộc sống thoảimái của họ.Xem ra thìsố các người phục vụ cũng cónhữngngoạilệ,hoặchọcónhữngnhómkhácnhau,bởivìởđấy,nhưchàngnhậnthấy,cónhiềusựphânbiệtmàchotớilúcnàychàngchưahềbiếtgì.Cáichínhlàtínhkiênquyếtcủangườiphụcvụlàmchochàngthíchthú.Anhtakhôngbỏcuộcchiếnvớicănphòngnhỏ,bướngbỉnhnày;vìK.cảmthấycuộcchiếnchỉdiễnravớicănphòng,chàngkhôngthểnhìnthấychủnhâncủanó.Ngườiphụcvụ,nếucóbịmệt,-aimàkhôngmệtkiachứ?-thìcũngnhanhchónglấylạisức, truồixuốngkhỏichiếcxe,vàlạinghiếnrăngtiếnđến đối diện với cánh cửa bướng bỉnhmà anh ta cần phải chiếm lấy.Vàngườitađãđẩylùianhta,hailầnrồibalần,mộtcáchrấtđơngiản,chỉbằngmộtsựimlặngđángnguyềnrủa.Nhưnghọkhôngchiếnthắngđượcanhta.Saukhithấyviệctấncôngcôngkhaikhôngcókếtquả,anhtathửcáchkhác,vídụbằngmưukế,nếuK.hiểuđúng.Cóvẻnhưanhtabỏquacánhcửađónhưbỏlạichiếnlợiphẩmchosựcâmlặngcủanó,vàquaysangnhữngcánhcửakhác,mộtlúcsauanhtatrởlạigọingườiphụcvụkia;anhtalàmnhữngviệcđómộtcáchầmĩ,aicũngbiết,sauđấybắtđầuchấtđốngcáctậphồsơlênbậucửacủacánhcửađóngnhưthểanhtađãthayđổiýkiếncủamình,nhưthểanhtađãnhậnrarằngchẳngnhữngkhôngcầnphảilấylạihồsơcủavịkiamàcòncầnphảichiachoôngtanhiềuhơnnữa.Sauđóanhtađilêntrướcnhưngvẫntheodõicánhcửa,nếuvịkia,nhưvẫnthườngxảyra,nhanhchóng,thậntrọngmởcửađểlôivàophònghồsơtàiliệuthìngườiphụcvụchỉnhảyvàibướclàcómặtngayởđó,chânđútvàokhecửa,buộcvịkiaítracũngphảitrựctiếpbànbạcvớianhtamàphầnlớnsựviệckếtthúcbằngsựthỏathuậnnàođó.Nếuviệcđókhôngthànhcôngnhưvậy,hoặcnếuanh

tachorằngởcửanàyhoặccửakiaphươngphápđókhôngthíchhợp,thìanhtathửlàmcáchkhác.Vídụanhtacứbámlấyvịcónhucầutàiliệu,vàđẩyngườiphụcvụkhácsangmộtbên,ngườilàmviệcmộtcáchmáymócnhưmộtsựgiúpđỡkhôngcóhiệuquả,đểmộtmìnhanhtathìthầmthuyếtphụcvịkiamộtcáchtincậy,anhtangóđầuvàotrongphònghứahẹnvớiôngtatrongđợtchiatàiliệutiếptheosẽtrừngphạtthíchđángkẻđãkhôngchịutrảlạitàiliệu,nhiềulầnanhtachỉvềhướngcánhcửaphòngcủađốiphươngvàthậm chí còn cười dù đã rấtmệt.Nhưng cũng có những trường hợp,mộthoặchainơi,anhtadừnglạitấtcảcácthểnghiệm,nhưngK.chođóchỉlàvẻgiảvờ,rõrànglàcócơsở,bởivìngườiphụcvụtiếptụcđivẻthảnnhiên,khônghềnhìnlạiphíasau,anhtachịudựngsựầmĩcủavịchịuthiệtthòi,nhưng thỉnh thoảng lại nhắmmắtmột lúc chứng tỏ anh ta đang phải chịuđựngsựầmĩđó.Sauđódầndầnvịkiacũngbìnhtĩnhtrởlạigiốngnhưtiếngkhóc không ngừng của trẻ con ngày càng trở thành những tiếng nấc thưathớt,rồihoàntoànyêntĩnh,nhưngthỉnhthoảnglạivanglênmộttiếnglaóvàtừngtiếngmở,đóngcửanhanh.Xemrathìngườiphụcvụđãxửsựđúngvôđiềukiệnởđây.Cuốicùng thìchỉcómộtvịduynhấtcòn lại làngườikhôngthểnàobìnhtĩnhđược.Ôngtaimlặnghồilâu,nhưngchỉđểlấysức,vàsauđólạilàmầmĩcònhơntrướcđó.Khôngrõlàvịkiavìsaolạilahétvàtráchmóc,cólẽkhôngphảivìsựphânpháttàiliệu.Trongkhiđóngườiphụcvụđãhoànthànhcôngviệccủamình,cònlạimộthồsơduynhất,thựcralàmộttờgiấyđượcxératừmộtquyểnsổghichép.Giờđâyhọkhôngbiếtphảiđưachoai."Aimàbiết,cáiđócóphảilàcủamìnhkhông?",ýnghĩnàyvụtquađầuK..Bởivìtrưởngthônđãliêntụcnóirằngcôngviệccủachànglà nhỏmọn.Người phục vụ do dự nhìnmảnh giấy.K. thật ra biết phỏngđoáncủamìnhlàtùytiệnvàbuồncườinhưthếnào,vẫncốđếngầnngườiphụcvụ,mộtviệckhôngdễdànggì,bởivìngườiphụcvụchấpnhậnsựgầngũicủachàngmộtcáchkhóchịu.Vừarồi,trongkhicôngviệcđangchồngchấtthìanhtavẫncóthờigianlắcđầubựctứcliếcmắttrôngchừngchàngvẻtứctốivàsốtruột.Dườngnhưchỉđếnlúcnày,khiđãhoànthànhcôngviệcphânpháttàiliệuthìanhtamớilãngquênchàng.Giờđâyanhtatrởnênthờ ơ hơn,mà điều đó cũng dễ hiểu trước sựmệtmỏi của anh ta; anh takhôngđể tâmnhiềuđếnmảnhgiấy,có lẽcũngkhôngđọchếtmàchỉ làmnhưlàđọchết,vàmặcdùcóthểtấtcảcácvịcómặttrongphòngđềurấtvuinếuđượcnhậnmảnhgiấyđó,anhtavẫncóquyếtđịnhkhác,anhtađãngánđến tậncổviệcphânphátđó.Đểngón tay trỏ lênmôi, anh ta rahiệuchođồngnghiệphãyimlặng,rồixémảnhgiấythànhnhiềumẩunhỏ-K.cònởxaanhta-vàđútnhữngmẩugiấyvụnvàotúi.ĐâylàsựviphạmđầutiênmàK. thấyđược trongquá trìnhngười ta thựchiệncôngvụởđây,nhưng

cũngcóthểlàchànglýgiảikhôngđúngviệcnày.Mànếucósựviphạmthìvẫncó thể tha thứđược,giữanhữngmốiquanhệnhưvậy,ngườiphụcvụkhôngthểlàmviệcmàkhôngphạmlỗi,anhtacầnphảigiảitỏaởđâuđósựbựctứcvàhồihộpchồngchấtbấylâu,vẫnlàvôtộinếumộtkẻquámệtmỏixénátmảnhgiấyduynhấtcònlại.Ngoàihànhlangtiếnglahétcủangàimàkhôngaicó thể làmchobình tĩnh lạiđược,đangngàymộtvang lênầmĩ,cònnhữngngườiđồngnghiệpvốnkhôngcưxửthânmậtgìvớinhaunhưngvềphươngdiệnlàmầmĩthìcóvẻnhưhoàntoànchungýkiến.Dầndầncócảmgiácdườngnhưvịđóđảmnhậnviệclàmầmĩthaychohọ,nhữngngườikhác thìbằng lời,bằnggậtđầuđãcổvũông tahãykiên trìcôngviệccủamình.Nhữngngườiphụcvụgiờđâykhôngthèmđểýđếnôngta,anhtalàmxongcôngviệccủamìnhvàđưamắtrahiệuđểngườiphụcvụkianắmlấytaycầmcủachiếcxecon;họđãđinhưkhihọđếnnhưngbâygiờthanhthảnhơn, họ đi nhanh, chiếc xe cứ nhảy lên trướcmặt họ. Chỉ cómột lần họkhựnglạivàliếcnhìnvềphíasaukhiconngườiliêntụcgàothétđó-K.lúcnàyđangnhởnnhơtrướccửaphòngôngtavìchàngmuốntìmhiểuôngtathậtsựmuốngì,-dogàothétkhôngmanglạikếtquả,cóthểôngtađãpháthiệnracáinútbấmchuôngđiệnvàtrongniềmvuicủasựnhẹnhõmtộtđộ,thaycholahétgiờđâyôngliêntụcấnchuông.Trongcácphòngcònlạimọingườibắtđầunhaonhaocảlên,cóthểđólàdấuhiệuđồngtình,vịkiacólẽđãlàmcáiviệcmàmọingườiđãmuốnlàmtừlâu,cóđiềudonhữngnguyênnhânkhôngbiếtđược,họđãphảitừbỏýmuốnđó.CólẽôngtabấmchuôngđểgọinhânviênhayFrida,vậythìôngtacóthểbấmchuôngchođếnngàyphánxét.FridađangđặtnhữngmiếnggạclênngườiJeremiás,vàcôtacũngkhôngrỗinếuJeremiásđãkhỏibệnh,bởivìlúcđócôtabậnômấắn.Nhưngtiếngchuôngcótácđộngngaylậptức.Đãcóaiđóvộivãđếntừxa:đólàôngchủcủaquán"Ôngchủ",trongbộquầnáomàuđen,càikhuycẩnthậnnhư thường lệ, nhưng ông ta chạy như thể quên hết vẻ trang nghiêm củamình.Cánhtaygiangranửachừngnhưthểđangxảyrachuyệnbấthạnhlớnlắm,bâygiờôngtađếnlàđểtómlấyvàbópnghẹtnótrênngựcmình;khitiếngchuôngbấtchợt lãngđiôngtanhảybật lênvàcàngchạynhanhhơnnữa.Lúcnày,saulưngôngtalàbàvợ,bàtacũngchạy,cánhtaygiangrộng,nhưngvớinhữngbướcngắn,điệubộ.K.nghĩ rằngbà ta sẽđếnmuộn,vàchủ nhân đã kịp làm tất cả những gì cần thiết.K. đứng sát vào tường đểnhườngđườngchochủnhân.NhưngchủnhânđãđứnglạibêncạnhchàngcứnhưK.làđíchcủaôngtavậy,vàbàchủquáncũngđãcómặt,họdồnlênchàngnhữnglờitráchmócnhưngK.khônghiểuđượcchúngvìbịbấtngờvàkinhngạc,nhấtlàvìtiếngchuôngcủavịkialẫnvào,thậmchínhữngngườikháccũngbắtđầubấmchuông,bâygiờthìkhôngphảidocầnthiếtmàchỉlà

tròquấyphá,làniềmvuitrànngập.K.cholàrấtquantrọngviệcphảihiểumộtcáchchínhxác,chàngđãphạmlỗigì,chínhvìthếmàchàngsẵnsàngđểchochunhânkhoáctayvàdẫnrakhỏinơimàsựầmĩđangngàycànggiatăngvềphíasauchàng-K.khôngquaylại,phầndochủnhânđangnóivớichàng,phầndovợông tacũngnóingàymộthănghơn-giờđâycáccánhcửađãmởtoang,hànhlangnhộnnhịphẳnlên,bắtđầusựđilạiởđógiốngnhư trongngõnhỏ,nhữngcánhcửa trướcmặthọchắcchắnđãnóng lòngchờđợiK.hãyđinhanhđểcácngàicóthểmởchúngra.Trongkhihọđi,tiếngchuôngvẫnvanglênhếtđợtnàyđếnđợtkhácnhưthếănmừngchiếnthắngnàođó.CuốicùngdầndầnK.đãhiểuchuyệngìxảyra.Họlạiởngoàisânyêntĩnh,đầytuyết,nơiđangcóvàichiếcxetrượttuyếtchờđợi.CảchủnhânlẫnvợôngtađềukhônghiểunổilàmsaoK.cóthểliềulĩnhđếnthế.

-Nhưng tôi đã làmgìnào?-K. cứhỏimãi câuđó, nhưnghồi lâuvẫnkhôngcócâutrảlờicầnthiết,bởivìcảhaingườinàyđểuthấytộicủachàngrõràngđếnmứckhôngthểnàotinvàolòngthànhthựccủachàng.SựviệcchỉdầndầnđượcsángtỏtrướcmặtK..Chàngđãởlạingoàihànhlangtráiphép,cùnglắmchàngchỉcóthểđượcvàoquánrượu,màđiềuđócũngchỉnhờthiệnchí,chođếnkhiphảitrởvề.Nếucómộtngàinàođótriệuđếnthìtấtnhiênchàngphảicómặtởnơiđónhưngkhôngđượcquêndùchỉtrongchốc lát - ít ra thì chàng cũng có ngần ấy trí khôn nhưmọi người – rằngchàngđangđilạiởnơimàthựcrachàngkhôngđượcphép,vàvôcùngmiễncưỡngđếnnơimàmộttrongsốcácngàimờichàngđếnlà,hoặcvìcôngvụ,hoặcvìsựcầnthiếtmàthôi.Lẽrachàngphảinhanhchóngxuấthiện,đểchongườitathẩmvấn,vàrồiphảibiếnkhỏiđómộtcáchnhanhnhất.Chảnhẽchàngkhôngcảmthấyvôcùngbấtlịchsựvềhànhvicủamình?Nhưngnếucảmthấythìlàmsaochànglạicóthểngaoduởđónhưvậtnuôitrênbãicỏvậy?Khôngphảingườitatriệuchàngđếnđểthẩmvấnvàobanđêmsao?Vàlẽnàochàngkhôngbiếtvìsaongườitasinhratròthẩmvấnbanđêm?Mụcđíchcủanhữngcuộcthấmvấnbanđêmlà-bâygiờK.mớiđượcnghelờigiảithíchmớimẻvềýnghĩacủachúng-đểnghecàngnhanhcàngtốtcácđươngsựtrongánhsángnhântạovềbanđêm,đểrồingaysaukhithẩmvấn,tronggiấcngủcủamìnhhọcóthểquênđisựđángghétcủacácđươngsự,vìbanngàycácngàikhôngchịunổiviệcnhìnthấyhọ.CáchứngxửcủaK.đãcoithườngmọiquitắcphòngngừa.ThậmchíđếnsángnhữngbóngmacònbiếnmấtthếmàK.thìởlạiđó,tayđúttúinhưđangchờbiếnmấtcảhànhlangvới toànbộcáccănphònglẫncácquýngài.Vàviệcnàychắchẳnđãxảy ra nếu như cómột khả năngnhưvậy, bởi vì trong các ngài ở đây cónhiềuvôcùngnhữngphẩmchấttinhtế,nhẹnhàng.Khôngbaogiờcómột

ngườinàoxuađuổiK.,thậmchícũngkhôngnóivớichàngrằnganhhãyđikhỏiđây,khôngailàmviệcđócả,chodùtrongkhiK.cònởđó,cóthểmọingườiđềurunsợ,vànhưvậycảbuổisáng,thờiđiểmdễchịunhấtcủahọ-cólẽcũnghỏngmấtrồi.ThayvìchốnglạiK.thìhọlạichọnsựchịuđựng,tấtnhiênvớiniềmhivọngrằngcuốicùngK.vẫnnhậnrasựthậthiểnnhiên,vàcũngphảichịuđựngnhưcácngài,chàngsẽdằnvặtvìviệclangthangởnơi không liên quan đến mình, ngoài hành lang, trước con mắt của mọingườimàlạingaygiữabanngàybanmặtnữachứ.Niềmhivọnghãohuyền!Cácngàikiakhôngbiết,hoặcvới thiệnchíđầyhạcốhọkhôngmuốnbiếtrằngcónhữngtráitimvôcảm,sắtđákhôngthểlàmchomềmyếubằngbấtkỳsựtếnhịnào.Nếumặttrờithứcdậy,lẽnàoconbướmđêmkhôngtìmchonó một góc yên tĩnh? Cái con vật đáng thương này không muốn co lại,khôngmuốn biến đi, và không cảm thấymình bất hạnh vì không thể nàobiếnđiđượchay sao?CònK.,ngược lại, đãđứngởđó,nơi thấy rõnhất;chàngđứngởđókểcảkhiviệcấy làmchomặt trờikhôngmọc.Dĩnhiênchàng không cản trở đượcmặt trờimọc, nhưng làm chậm nhịp sống banngày,gâykhókhănchonóthìđángtiếc,chànglàmđược.Cóphảichàngđãxemtừđầuđếncuốisựphânpháttàiliệu?Chàngđãxemmộtviệcmàngoàinhữngngườitrựctiếpthựchiệnnó,khôngmộtaiđượcphépxem.Đólàviệcmàngaychủquánvàvợtrongnhàriêngcủamìnhcũngkhôngdámnhìn,vềviệcđócùnglắmhọchỉnghenhữnglờiámchỉtừnhữngngườiphụcvụ,vídụnhưhômnay.Saochànglạikhôngnhậnthấyviệcphânpháttàiliệudiễnragiữanhữngkhókhănnhưthếnào,điềumàhoàntoànkhôngthểhiểu,bởivìcácngàiaicũngquantâmđếnlợiíchcủacôngviệc,khôngbaogiờnghĩđếnnhữnglợithếcánhâncủamình,nghĩalàmọisứclựcđềudồnvàoviệcphânphát tài liệu, cái côngviệcquan trọng, chủyếunàyphảihoàn thànhnhanhchóng,nhẹnhàngvàkhôngphạmlỗi?ChảlẽK.khôngdựcảmđượcdùlàmơhồ,rằngnguyênnhânchínhcủamọikhókhănlàsựphânpháttàiliệuđềuphảithựchiệnbêncạnhnhữngcánhcửađóngkín,cácngàikhôngtiếpxúctrựctiếpvớinhau,đểcóthểchỉcầnmộtchớpmắtlàhọthốngnhấtđượcvớinhau,cònsựtrunggianhòagiảinhờnhữngngườiphụcvụthìphảimấthàngmấygiờ,gâynênbaolờitráchmóc,đốivớicácngàicũngnhưđốivớinhữngngườiphụcvụđólànỗiđaukhổkéodài,cànglàmảnhhưởngxấuthêmcôngviệctiếptheo.Tạisaocácngàikhôngthểtiếpxúctrựctiếpvớinhau?K.vẫnchưahiểuhaysao?Nhữngviệcnhưthế-ôngchủquánnóibàchủquáncũngchungýnghĩnhưvậy-họchưagặpphảibaogiờ.-Vậymàhọđã từngcóchuyệnvớinhiềukẻbướngbỉnh,cầnphảinói thẳngchoK.biếtmộtsốchuyệnmàaogiờôngbàchủquándámthốtthànhlời,nếukhôngthìchàngkhônghiểunổiđiềucốtlõi.Nếunhấtthiếtcầnphảinóirathìthế

này:Vìchàng,chỉvìchàngmàcácngàiđãkhôngthểrakhỏiphòng,bởinhẽsángsớm, saugiấcngủ,họquá rụt rèvàdễbị tổn thươngkhông thểxuấthiệntrướcnhữngánhmắtxalạ;dùcóănmặcnghiêmtúcnhưthếnàothìhọvẫncảmthấymìnhquátrầntruồngkhôngthểxuấtđầulộdiện.Thậtkhónóivìsaohọlạixấuhổ;cólẽnhữngconngườilaođộngkhôngbiếtmệtmỏinàyxấuhổvìhọđãngủchăng.Nhưngcólẽxấuhổhơncảsựxuấtđầulộdiệnlàviệcphảinhìnthấynhữngngườilạ.Nhờnhữngcuộcthẩmvấnbanđêmhọđã tránhđượcviệcphải nhìn thấybộdạngvới họgầnnhưkhông thểnàochịuđựngnổicủacácđươngsự,họkhôngmuốngiờđây,sángsớm,nhữngđiềunàylạitrựctiếpbaovâymình.Đấychínhlàđiềuhọkhôngthểnàochịunổi.Ngườikhôngbiếttôntrọngsựnhậycảmnàylàloạingườigìvậy?TấtnhiênK.làngườinhưvậy,mộtkẻphớtlờtấtcảbằngsựhờhữngthôthiểnvàtrạngtháingáingủ,kẻđãphớtluậtphápcũngnhưsựtếnhịtốithiểucủaconngười;chàngkhôngcầnbiếtmìnhđãlàmchoviệcphânpháttàiliệutrởnênkhôngthểthựchiện,vàphươnghạiđếntiếngtămtốtcủangôinhà;vìchàngmàđãxảyrađiềuchưatừngxảyra;cácngàitrongnỗituyệtvọngcủamìnhđãphảicầnđếnsựtựvệbằngcáchtựtrấnankhôngthểhiểunổiđốivớimộtngườibìnhthường,họsờđếnnútchuông,gọisựgiúpđỡđểđuổiK.rakhỏiđâyvìkhôngcócáchnàokhácđểlàmchochànghiểu.Cácngàiphảigọiđếnsựgiúpđỡ!Ôngchủquán,bàchủquánvàtấtcảnhânviênđãtụtậpđôngđủtừlâu,nếusángsớmkhôngmờimàhọdámđếngầncácngài,chodùđếnđểgiúpđỡcácngàithìrồicũngphảibiếnngaylậptức!Họrunlênvìtứcgiậnvàtuyệtvọngtrướcsựbấtlựccủamình;họchờđợiởđây,ngayđầuhànhlang,vàtiếngchuôngmàhọkhôngdámchờđợilàcứucánhthậtsựđốivớihọ.Nhưnggiờđâyđiềuxấunhấtđãqua.Ôi,nếuhọcóthểđượcphépnhìngiâylátcácngàiđangxônxaonáođộnglênmộtcáchnhưthếnàovìcuốicùngđượcgiảithoátkhỏiK.!Dĩnhiên,K.thìchưaquađượccáigìcả,chắcchắnrồiđâychàngphảichịutráchnhiệmvềviệcđãlàm.

Tronglúcấyhọđãđếnquánrượu.Hoàntoànkhôngrõtạisao,mặcdùtứcgiận,chủquánvẫnđưaK.đếnđây.CólẽôngtathấyrằngKrấtmệtmỏi,khôngthểbỏđingayđược.K.khôngchờngườitamời,đổngayxuốngmộtthùngđựngrượu,nóiđúngtheonghĩahẹpnhấtcủatừnày.Chàngcảmthấythoảimáiởđó;trongbóngtối.Trongphònglớngiờđâychỉcóduynhấtmộtngọnđèn tỏasángyếuớtởphía trênquầyrượu.Ởngoàikiabóng tốivẫndàyđặc,khảnăngcóbãotuyết.Maymắnchoaiđượccoroởđây,trongsựấmáp,vàphải lưuýđểngười takhôngđuổiđi.Ôngchủquánvàvợvẫnđứngởđó,trướcmặtK.nhưthểchàngcòncóthểgâynguyhiểm,khôngthểtinđược,luôntồntạikhảnăngchàngđộtngộtbỏchạy,thửđộtnhậplầnnữa

vàohànhlang.Họcũngđãmệtmỏivìsựhoảnghốtđêmquavàvìphảidậysớm,nhấtlàbàvợôngchủquán,bàtamặcáováybằngnhungmàunâu,sộtsoạt,óngánh,đượccàivàbuộchơilộnxộn-khôngbiếtbàtalôiởđâuratrongkhivộivàng?-bàtadườngnhưngủgật,đầungảvàovaichồng,thỉnhthoảngbàtađưachiếckhănnhỏxinhxắnlênmắtvàtứctốiliếcnhìnK.mộtcách trẻcon.Đểđôivợchồngđượcyên tâm,K.nói rằngnhữnggìmàhọvừanóichochànglàhoàntoànmớimẻ,nhưngchodùvôýthứcthìchàngcũngđãkhôngmuốnởngoàihànhlanglâu,nơimàquảthậtchàngkhôngcógìđểtìmkiếm,vàchàngkhônghềcóýđịnhhànhhạbấtkỳai.Nhưngviệcnàyxảyralàvìchàngđãquámệt.Chàngcảmơnhọđãlàmchấmdứttìnhtrạngoáioăm,vàrấtmừngnếurồiđâyngườitaquytráchnhiệmvìchỉnhờthếchàngmớicóthểngănchặn,đểngườitakhôngxuyêntạcvềsựứngxửcủachàng.Việcchàngđãgâynênchỉlàdosựmệtmỏi,khôngvìcáigìkhác.Sựmệtmỏinàylàdochàngchưaquennhữngcuộcthẩmvấn.Bởivìchàngchưaởđâylâu.Nếurồiđâycóđượcítnhiềukinhnghiệmthìnhữngviệcnhưthếsẽkhôngxảyranữa.Chắcchắnchàngđãchấphànhnhữngcuộc thẩmvấnquánghiêmchỉnh,nhưngviệcđókhôngphảilàkhuyếtđiểm.Chàngđãphảitrảiquahaicuộcthẩmvấnliêntiếp,mộtcuộcởchỗBürgel,cuộckiaởchỗErlanger;chủyếucuộcđầutiênđãlàmcạnkiệtsứcchàng,vìcuộcthứhaikhôngdiễnralâu,Erlangerchỉyêucầuchàngmộtsựgiúpđỡnhỏ,nhưngcảhaicuộccộnglạithìvẫnlànhiềuhơnsovớisốlượngmàmộtlầncóthểchịuđựngđược.Ngầnấycuộccólẽđốivớingườikhác,tỉnhưđốivớingàichủ quán là nhiều. Sau cuộc thâm vấn thứ hai thì chàng đã khật khưỡng,giốngnhưcơnsayvậy,bởivìchàngnhưbịmâymùvâybọc,mớithấyvàlầnđầutiênnghehaingàinày,màlạicòncầnphảitrảlờihọnữa.Cácviệc,trongchừngmựccó thểđánhgiáđược,đãdiễnra tốtđẹp,chỉsauđómớixảyrachuyệnbấthạnhnày,nhưngkhôngthểkếttộichàngsaunhữngviệcđãqua.TiếcrằngchỉErlangervàBürgellàcóthểthậtsựbiếtvềchàngđangởtrongtrạngtháinhưthếnào,vàrõrànglẽrahọđãquantâm,ngănngừađượcviệcxảyra,nhưngsaukhinghethẩmvấn,Erlangercầnphảiđingay,ôngtacầnphảitrởlạiLâuđài,cònBürgelthìcólẽđãngủvìmệtmỏiquacáccuộcthẩmvấn,ngàiđãngủbỏquaviệcphânpháthồsơtàiliệuvậythìK. làmsaođủsứcchịuđựng?NếuK.cũngcóđượckhảnăngđểngủnhưthế,chàngđãvuisướngtậnhưởngrồi,vàsẵnsàngtừbỏmọisựnhòmngóđã cấm vào diễn biến của các sự việc, hơn nữa chàng cũng ở trạng tháikhôngthểnhìnthấybấtkỳcáigì,chonêncảnhữngngàinhạycảmnhấtlẽrađãcóthểxuấthiệntrướcmặtchàngmàkhôngphảiedè.

Việcnhắcđếnhaicuộcthẩmvấn,chủyếulàcuộcthẩmvấnvớiErlanger

vàsựkínhtrọngmàK.thểhiệnkhinóiđếncácngài,đãlàmchochủquáncótâmtrạngdễchịuhơnđốivớichàng.ÔngtađãchophépK.bắcmộtmảnhvánlêncácthùngbiatheoyêucầucủachàng,ítrathìchàngcóthểngủởđóchođếnkhitrờisáng,nhưngbàvợôngchủquánthìlạiphảnđốiviệcđó;bàtaliêntụcsửalạiquầnáocủamìnhmộtcáchvôích,chỉbâygiờbàtamớinhậnrasựbấtổncủanó;bàtalắcđầuliêntụcvàcuộcchiếncũgiữahọvớinhauvềsựsẽcủangôinhàlạibùngnổ.K.rấtmệtmỏi,lờiquatiếnglạicủacặpvợchồngcóýnghĩađặcbiệtđốivớichàng.Nếungườitađuổichàngđikhỏinơinàythìđólàsựkhôngmaymắnlớnnhấttừtrướctớinay.Khôngthểđểviệcnàyxảyrakểcảkhiôngchủquánvàvợôngtađoànkếtchốnglạichàng.Ngồicorotrênthùng,chàngnhìnhọchờđợichođếnkhibàchủquánvớisựnhạycảmđặcbiệtmàK.đãthấytừlâu,độtngộtbướclùisangmộtphíavà-cóthểbàtađãnóivớiôngchủquánvềchuyệnkhác-kêulên:

-Ôngxemkìa,anhtanhìntôinhưthếnàokìa!Hãytốngcổhắnđi!NhưngK.chớplấycơhội,vàbâygiờchànghoàntoàntinchắcđếnmức

thờơ,rằngmìnhcóthểởlại,chàngnói:-Tôikhôngnhìnbà,tôichỉnhìnquầnáobà.-Tạisaolạinhìnquầnáotôi?-bàvợôngchủquánhỏivẻlolắng.K.nhúnvai.-Đithôiông,-bàtanóivớiôngchủquán,-mộtthằngchasaykhướtnói

huyênthuyên!Đểhắnngủởđâychoquacơnchếnhchoáng!VàbàtacònralệnhchoPepinémchochàngmộtcáigốinàođó,khicô

taxuấthiệntừtrongbóngtốilờmờ,vẻbẩnthỉuvàmệtmỏi,tayvungvẩycáichổi.

CHƯƠNG XXKhiK. thứcdậy,chàng tưởngmìnhchưahềngủgìcả.Cănphòngvẫn

trốngrỗngvàấmáp,nhữngbứctườngtrongbóngtối,phíatrênquầyuốngrượu làmột ngọnđènduynhất cũngđã tắt, và phía ngoài cửa sổ cũng làđêm.Nhưngkhichàngduỗichântay,chiếcgốiđãrơixuống,còntấmvánvànhữngchiếcthùngthìrungrinh;ngaylậptứcPepiđãcómặtởđó,bâygiờK.mớibiếttrờiđãtối,vàchàngđãngủliềnmộtmạchhơnmườihaigiờ.Bàchủquánmộtvàilầncóquantâmtớichàngtrongngày;vàGerstäcker,ngườilúcsángsớm,khiK.nóichuyệnvớibàchủquán,ôngtađãchờởquầyrượu,trongbóngtốikhôngdámquấyrầychàng,cũngcóghéquaxemcóchuyệngìxảyravớiK.không.CuốicùngnghenóiFridacũngquađó,vàdừnglạichốclátbêncạnhK.,nhưngcôtakhôngđếnvìK.,màlàvìcầnphảichuẩnbịtrướcmộtvàithứ,bởivìbuổitốicôtalàmnghềphụcvụcũ.

-Chịấykhôngyêuanhnữaà?-Pepihỏikhimangcàphêvàbánhmìsữađến.Nhưngbâygiờcôtakhônghỏixỏxiênnhưtrướcđâykhicôtanóichuyện,màhỏimộtcáchbuồnbã,nhưthểtừbấyđếngiờcôtađãbiếtđượcsựđộcáccủathếgianmàđốidiệnvớinó,sựđộcácriêngcủachúngtađềuvôích,vàchịuthấtbại.CôtanóinăngvớiK.nhưthểmìnhlàbạncủachàngtrongcơnhoạnnạn,vàkhiK.nếmcàphê,Pepicảmthấyrằngchàngcholàchưađủngọt,côđãchạyđilấychochàngcảhộpđường.Tâmtrạngbuồnbãcủacôtấtnhiênđãkhôngcảntrởcôhômnaytrangđiểmdiêmdúacólẽhơncảtrướcđây.Xungquanhtrán, tếtvàotóccôlàcảmột lônơvàdảibăng,trêntháidươngtóccôđượcuốnquăncẩnthận,vàtrêncổcôlàmộtsợidâychuyềnthõngxuốngphầnhởsâucủacổáobluz.KhiK.đãthỏamãnvìđượcngủđẫygiấc,đượcuốngcàphêngon,chàngđãđụngvàomộttrongnhữngchiếc nơ và thử tháo nó ra thì Pepi nói. vẻmệtmỏi: "Đừng anh" và ngồixuốngmộttrongnhữngchiếcthùngcạnhchàng.K.khôngcầnphảihỏicôcóchuyệngìthìPepiđãbắtđầukểngayvềmình,mắtvẫnchằmchằmnhìnvàocốccàphêcủaK.nhưthếtrongkhikểcôtavẫncầnđếnsựlãngquênnàođó,nhưngkểcảkhinóivềnỗiđaucủacô,vẫnkhôngthểđểtoàntâmvàochúngbởivìđiềunàyvượtquá sứccô ta.Lầnđầu tiênK.biếtđược rằngchàng chính là nguyên nhân của những bất hạnh của Pepi, nhưng cô gáikhôngquikếtgìchàngvìviệcđó.Vàtrongkhikể,côlắcđầuliêntụcdườngnhưđểK.khỏicóbấtkỳkhảnăngphảnđốinào.K.bắtđầubằngviệcđưaFrida rakhỏiquầy rượu,vàvớiviệcđóchàng tạođiềukiệnđểPepivươnlên.Nóicáchkhác,khôngthểtưởngtượngđượccáigìđãdẫnFridađếnchỗphải từbỏcôngviệc,bởivìcô tangồiởđó,đằngsauquầy rượunhưcon

nhệntrongcáilướicủamình,nhữngsợitơnhệnđếnkhắpnơivàchỉcócôtabiếtđượcchúng.Đưacôtarakhỏiđấy,bấtchấpýmuốncủacôtalàhoàntoànkhôngthể,Fridakhôngthểchuyểndịchkhỏivịtrícủamình,chỉcótìnhyêudànhchomộtkẻhènhạnàođó,tứclàmộtcáigìđókhôngphùhợpvớicôngviệccủacôtamớicóthểđuổicôtarờichỗ.CònPepi?Côcóthểnghĩraviệcdànhvịtríđóchomìnhhaysao?Làcôgáihầuphòng,mộtviệclàmkhôngđángkể,khônghứahẹnmang lại chocôchút ít triểnvọngnào, tấtnhiêncôcũngmơướcvềtươnglaitốtđẹpnhưtấtcảcáccôgái,aicấmđượcmìnhmơước,nhưngcôchưanghĩđếnmộtcáchnghiêmchỉnhrằngmìnhcóthểđạtđượcnhiềuhơn,côbằnglòngvớinhữnggìđãcó.VàbấtngờFridabỗngnhiênbiếnkhỏiquầyrượu,toànbộsựviệcdiễnrangẫunhiênlàmchoôngchủquán,vìđộtngột,khôngnghĩrađượcngườithaythếthíchhợp,ôngta nhìn quanh và bắt gặp Pepi, về phầnmìnhPepi cùng đã dọn đường từtrước.TrongthờigianđócôđãyêuK.,yêunhưchưatừngyêuaiđếnthế;côđãtừngngồiởdướiđóhàngbaonhiêuthángtrời,trongphòngđểbátđĩaxấuxí,tămtối,vàchuẩnbịsẽsốngnhiềunămởđó,thậmchítrongtrườnghợpkhôngmaymắncôsẽsốngsuốtđờiởđómàkhôngaibiếtđến.K.bỗngxuấthiệnnhưngườianhhùngđãgiảiphóngcáccôgái,vàchàngđãmởratrướcmắtcôconđườngđilên.K.tấtnhiênđâucóbiếtgìvềPepi,chàngkhôngvìcômàlàmviệcđãlàm,nhưngđiềuđókhônghềlàmmấtđilòngbiếtơncủaPepi,vàđêmtrướcngàynhậnviệc-khimàcôchưahoàntoànchắcchắn,nhưngrấtcóthểlàhọnhậncô-côđãthứcmấygiờliềnđểthìthầmvớiK.nhữnglờicảmơn,vàhànhđộngcủaK.càngtrởnêncaothượngtrongconmắtcủaPepi,vìchàngđãchịumộtgánhnặngchomìnhtứclàFrida:cósựvôtưkhôngthểtưởngtượngnổiquaviệc.K.đãlàmchoFridatrởthànhtìnhnhâncủachàngvìsựthànhcôngcủaPepi;Frida,mộtcôgáigiàxấuxí,gàygòvớimáitócthưavàngắn,lạicòncótínhlậplờ,côtaluôncóbímậtgìđómàtấtnhiênlàliênquanđếnngoạihìnhcủamình.Nếukhuônmặtvàcơthểcủacôtađángthươngmộtcáchkhôngthểchedấu,thìítracôtacũngphảicóbímậtgìđómàkhôngthểkiểmtra,vídụnhưmốiquanhệmàngườitađồnđạigiữacôtavớingàiKlamm.CòncónhữngýnghĩnhưthếnàytrỗidậytrongPepi:LẽnàoK.yêuFridathật,vàcóphảichàngtựdốimình,hoặccóthểchàngchỉlừadốiFrida,vàkếtquảcủamọichuyệncólẽvẫnchỉlàsựvươn lêncủaPepi,vậy thìđến lúcấyK.hoặc lànhận rasựnhầmlẫncủamình,hoặclàkhôngmuốntiếptụccheđậysựnhầmlẫnđó,vàlúcđóchàngsẽkhôngchúýtớiFridanữa,màchỉquantâmđếnPepi.ĐiềuđókhôngphảilàsựtưởngtượngđiênrồtừphíaPepi,bởivìnhưlàphụnữ,rõràngcôđủsứcganhđuavớiFrida,việcnàykhôngmộtaicóthểphủnhậnvàchắcchắnviệclàmcủaFrida,trongchốclátđãlàmchoK.lóamắt,rồisựtỏasángmà

Fridabiếttạorachohoàncảnhcủamình,còntrongmơtưởngPepiđãthấyrằngkhicôchiếmchỗcủaFrida,K.sẽcầuxincô,vàcôcócáchđểlựachọn:hoặclàngheK.thìmấtviệclàm,hoặccựtuyệtK.thìcôtiếptụcvươntới.Vàcôđãthầmquyếtđịnhtừbỏtấtcả,hạcốđếnvớiK.đểdạychàngtìnhyêuđích thực làgì,vìởcạnhFridachàngkhôngbaogiờcó thểgặpđượctìnhyêuđíchthựclàcáiđộclậpvớimọidanhvọngtrầnthế.Thếrồisauđósựviệcđãxảyrakhácđi.Ailàngườicólỗitrongviệcnày?NhưnglỗitrướchếtlàK.,sauđótấtnhiênlàFridacùngvớisựtrơtrẽncủacôta.TrướchếtlàK. không biết chàngmuốn gì, con ngườimới lạ lùng làm sao?Chàng cốgắnglàmđiềugì,nhữngviệcquantrọngnàolàmchàngbậntâm,đểvìchúngmàchàngquênđicáicósẵnnhất, tốtnhấtvàđẹpnhất?VàPepi trở thànhnạnnhân.Mọi thứhóa rađềunguxuẩn,và tất cảđềuđổvỡ,vàhômnayPepi có thể vui sướng traomình cho người nào dámđốt cháy quán "Ôngchủ"này,đốt chođếnbụi cũngkhôngcòn,phải làmchonócháyhếtnhưgiấytrongbếplòvậy.Vâng,tómlạiPepiđãvàolàmviệcởchỗquầyuống,trước đây bốn ngày, trước bữa cơm trưa không nhiều. Công việc ở đâykhôngnhẹnhànggì,nxaynátngườitara,nhưngđiềuđạtđượcnhờnócũngkhôngít.ChođếnlúcnàyPepikhôngbỏngàynào,vàvớimộtviệclàmmàtrongnhữnggiấcmơtáobạonhấtcôcũngkhôngdámmàngtới,chonêncôđãchúýđếntấtcả;côbiếthếttấtcảnhữnggìgắnvớicôngviệcnày,nếukhôngcósựchuẩnbịấyhẳncôđãkhôngdámđảmnhậnnó.Màcũngkhôngthểđảmnhậncôngviệcmộtcáchmùquáng,vìnhưthếthìngaytronggiờđầusẽbịđánhmấtnó.Thậtđẹpmặt,nếuởđâymàlạivẫncưxửnhưcôgáihầuphòng!Nếu làgáihầuphòng thìkhôngcòncảmnhận thờigian,hoàntoàn lãngquên thờigian;như thểđang làmviệc tronghầmmỏ, ít ra thìởngoàihànhlangcủacácthưký,suốtngàykhôngnhìnthấyaiởđóngoàimộthaiđươngsựđếnbanngày,chạyđichạylạivàkhôngdámnhìnlên,hoặchaibacôhầuphòngkháccũngđangđaukhổ.Sángsớmhọkhôngđượcbướcrakhỏiphòng,lúcđócácvịthưkýmuốnđượcởvớinhau,nhữngngườiphụcvụmang thức ăn từ nhà bếp lên cho họ, cứ thế những người hầu phòngthườngxuyênkhôngcóviệclàm,vàtrongthờigianănuốnghọcũngkhôngđượcxuấthiệnngoàihành lang.Họchỉđượcphép lauchùidọndẹp trongkhicácngàiđanglàmviệc,tấtnhiênkhôngphảitrongcácphòngcóngườiởmàlàtrongcácphòngkhông,phảilàmviệchoàntoànimlặng,khôngđượcảnhhưởngtớicôngviệccủacácngài.Nhưnglàmsaocóthểlauchùiquétdọn sạch nổi khimà các ngàimấy ngày liền đã ở trong những phòng đó,thậmchínhữngngườiphụcvụcũngqualạiđó,đâylàdânbẩnthỉu,vàcuốicùngcănphòngđượcgiaolạichocôhầuphòngtrongtrạngtháimàđếnđạihồngthủycũngkhôngthểrửasạch.Cácngàithượnglưuđấy,khôngainghi

ngờ,nhưngbuộcphảigạtbỏsựkinhtởmcủamìnhthìmớiquétdọnđượcnơihọở.Cáccôhầuphòngkhôngcónhiềuviệc,nhưngcôngviệccủahọthậtcayđắng.Khôngbaogiờhọđượcnhậnmộtlờitốtđẹp,chỉluônluônbịtráchmắng,màlờitráchoáioămnhấtlàdườngnhưcáctậptàiliệubiếnmấttrongkhihọdọndẹp.Thậtrakhôngcógìmấtcả,họđưaxuốngchoôngchủquántấtcảcáctờgiấy,vậynhữngtậptàiliệucómất,thìkhôngphảimấtvìtaycáccôgái.Thếlàcácủybanđến,cáccôgáiphảirờibỏphòngmìnhvàủybanbớitunggiườnghọlên;khôngcógìcả,mộtíttưtrangthìhọđểcảtrongmộtcáigùi,thếmàủybanvẫnkiếmtìmhàngmấygiờ.Tấtnhiênlàủybankhôngtìmthấygì,làmsaomàtậptàiliệulạiđếnđóđược?Cáccôgáicầngìcáctậptàiliệu!Nhưngkếtquảthìlại lànhữnglờichửimắngvàđedọa của cái ủy ban thất bại đó được ông chủ quán truyền lại các cô gái.Khôngbaogiờcóđượcmộtphútyêntĩnh,ngàycũngnhưđêm,ầmĩtừnửađêm,ầmĩtừsángsớm.Giámàkhôngphảiởđó,nhưngbuộcphảiở,vìđólàviệccủanhữngcôhầuphòng,đểthỉnhthoảng,nhấtlàbanđêm,mangmấythứlặtvặttừnhàbếplêntheoyêucầucủacácngài.Việcấymớibuồnlàmsao:hếtlượtnàyđếnlượtkhácngườitađậpầmầmlêncửaphòngcủacáccôhầuphòng,đọctênnhữngthứcácngàicần,vàcáccôphảichạyxuốngbếplắcgọingườiđầubếpđangyêngiấc,sauđóđểnhữngthứyêucầulênkhay,đặtxuốngcạnhcửaphòngnhữngngườiphụcvụsẽmangchúngđikhỏiđó.Nhưngviệcđóvẫnchưaphảilàxấunhất.Việctồitệnhấtlànếukhôngcóđòihỏigì cả, vàđêmkhuya, khimọingười cầnphảingủ, nhiềungườiđãngủ, trướccửaphòngcủacáccôhầuphòngthỉnhthoảngcóngườibắtđầunhấp nhổm, lén lút. Các cô gái lúc đó đều ra khỏi giường, - những chiếcgiườngchồnglênnhau,ởdướikianơinàocũngítchỗ,phòngcủacáccôgáithậtrakhôngkhácgìmộtchiếctùlớncóbangănkéo-họquỳxuốngnghengóngbêncửa,vàômlấynhauvìsợ.Ởtrướccánhcửaluônluônnghetiếngđilạilénlút.Nếukẻđóbướcvàothìcáccôgáimừnghơn,nhưngkhôngxảyrađiềugìcả,cũngkhôngcóaibướcvào.Buộcphải tự trấnanmình rằngkhôngcó sựnguyhiểmnàođedọahọ,có thểaiđóchỉđi lạiở trướccửaphòng,suytínhcónêngọicáigìkhông,màvẫnkhôngquyếtđược.Cóthểtấtcảchỉcóthế,nhưngcũngcóthểlàhoàntoànkhác.Bởivìcáccôkhôngquenbiếtcácngài,cũngkhôngnhìnthấyhọ.Ởbêntrong,cáccôgáirấtsợhãi,vàcuốicùngnếuởngoàicửayêntĩnhtrởlại,họnằmngaytrênsàntựalưngvàotường,khôngcònđủsứcđểbòvềgiườngnữaCáicuộcsốngnhưthếbâygiờlạiđangchờPepi,ngaytốinaycôphảitrởlạichỗcũcủamìnhtrongphòngđầytớ.Tvậy?TạivìK.vàFrida.Lạitrởvềvớicuộcsốngmàcôvừatrốnkhỏi,đúnglànhờsựgiúpđỡcủaK.,nhưngbằngcảnỗlựccủabảnthâncônữa.Trongcôngviệcnàycáccôgáithườngkhôngchămsócđến

bảnthân,kểcảnhữngcôchuđáonhất.Họtrangđiểmchoai?Khôngainhìnđếnhọ,cùnglắmchỉcónhânviênnhàbếp,ngườinàonghĩnhưthếlàđủthìcứ đi mà trang điểm. Hơn nữa họ luôn ở trong phòng mình, hoặc trongphòng của các ngài, những nơimà bước vào đó với quần áo sạch sẽ thôicũngđãlànôngnổivàlãngphí.Họluônởtrongánhđiện,trongbầukhôngkhíngộtngạt,-ngườitaliêntụcđốtlòsưởi-vàluônmệtmỏi.Bởivìhàngtuần họ nghỉmột buổi chiều tốt nhất bằng cách chui vào xó xỉnh nào đótrongnhàkho,nhàbếpmàlàmmộtgiấcyênổnkhôngphảilosợgìcả.Vậythìcònbôisontrátphấnlàmgì?Đếnquầnáohọcũngchỉmặcquaquýtvậy.BỗngngườitachuyểnPepisangquầyuống,nơimà-nếunhưcômuốnởlạiđó-conngườitacònphảilàmngượclạisovớicuộcsốngcôhầuphòng,nơimàluônluônphảixuấthiệntrướcmắtngườikhác,vàchínhvìvậyluônluônphải tỏ raduyêndángnhất,hấpdẫnnhất.Bướcngoặt lạ lùng!Pepicó thểnhận định vềmình: cô đã không bỏ lỡ điều gì cả.Như sau này sẽ rõ, côkhônghềlolắng.Côbiết,côhoàntoàntinchắcrằngtrongcôcónhữngkhảnăngcầnthiếtđốivớicôngviệc,bâygiờcôcũngtinchắcnhưvậy,khôngaicóthểlaychuyểnđượccô,kểcảhômnay,ngàycôthấtbại.Chỉcómộtviệckhónhấtlàlàmthếnàocôđứngvữngởvịtrícủamìnhngaytừđầu,rútcuộcthìcôchỉlàcôhầuphòngnghèokhổkhôngquầnáo,khôngđồtrangsức,màcácngài thìkhôngcókiênnhẫnchờđợichođếnkhiaiđóphát triển,đơngiản làcácngàichỉmuốncóngaycôbánởquầynhưcầnphải thế,khôngcầncósựchuẩnbị,nếukhôngthìhọquaymặtđi.Cóthểnghĩrằng,cácngàikhông có những nhu cầu gì lớn, đến nhưFridamà cũng làm cho họ thỏamãn.Nhưngkhôngđúngthếđâu.Pepithườngxuyênsuynghĩvềviệcnày,cũngđãnhiềulầncôgặpgỡFrida,cóthờigianhọngủchungvớinhau.GặmđượcFridakhôngphảilàdễ,vàngườinàokhôngđểýkỹ-cóvịnàođểýkỹđâu-thìngaylậptứcbịcôtalàmcholạchướng.Fridabiếtvềmìnhhơncảngườikhác,mộtkẻđángthươnglàmsao.Vídụ,nếuaiđólầnđầutiênnhìnthấycôtađểtócxõarathìdễđậptayvàonhauvìcảmthông;mộtcôgáinhưthếnày,nóithựclàngaycảlàmcôhầuphòngcũngkhôngđược;nhưngcôtacũngbiếtviệcnày,vàđêmđếncôtakhócvìnó,côtanépvàongườiPepivàkéotócPepiápvàođầumình.Nhưngnếucôtabướcvàochỗlàmviệc,mọingờvựccủacôtađềutanđi,côtacoimìnhlàngườiđẹpnhấtvàcóthểlàmchonhữngngườikhác,vớimọingười,tinnhưvậy,theocáchcủacôta.Côtahiểuconngườivàđâylànghệthuậtriêngcủacôta.Côtadễdàngnóidốivàlừađảo,khôngđểchongườitacóthìgiờxemxétsựviệcmộtcáchthấuđáo.Tấtnhiênđiềuđócũngkhôngphảilàkhôngcógiớihạn,ngườitavẫncómắt, và cuối cùng thì người ta tin vào sự thậtmàmắtmìnhnhìn thấy.Nhưngcôta,ngaytronggiâyphútpháthiệnrađiềunày,đãcóngayphương

pháp khác thích hợp, thí dụ gần đây nhất là mối quan hệ của cô ta vớiKlamm.QuanhệvớiKlammcơđấy!Nếuanhkhông tin thì cứđimàhỏiKlamm,anhsẽtinchắcđiềuđó.Côtamớixảoquyệtlàmsao,xảoquyệtlàmsao!CònnếunhưanhkhôngdámđếnhỏiKlammbằngnhữngcâunhưthế,vàcólẽngườitacũngkhôngchoanhđếngầnôngta,chodùanhcónhữngcâuhỏinghìnlầnquantrọnghơn,hoặcnếuđốivớianh,Klammkhôngthểnàotiếpcậnđược-chỉđốivớianhvànhữngloạingườinhưanh,bởivìFridachẳnghạn,côcóthểnhảyvàovớiôngtalúcnàocôtamuốn-nếusựviệcnhưvậy thìanhcầnchờđợi, anhvẫncó thểbiếtđượcchắcchắnđiềuđó.Klammkhông thểchịuđược lâunhữngđiềuđồnđạigiảdốinhư thế,chắcchắnôngtatỉnhtáotheodõixemngườitanóigìvềôngtaởquầyuốngvàtrongcácphòngkhách,vì tấtcảnhữngđiềuđócựckỳquan trọngđốivớiôngta,chỉcầnnghethấynhữnglờidốitrákiathìôngtaphủnhậnngaytứckhắc.Nhưngông ta khôngđiều chỉnh, vậy là không có gì phải phủ nhận,nghĩalàđiềuđólàsựthậthoàntoàn.NgườitachỉnhìnthấyFridamangbiavàophòngKlammsauđócôtalấytiềnđira,còncáigìkhôngnhìnthấythìFridakểlại,vàcầnphảitincôta.Nhưngthậtracôtakhôngkểgìhết,côtachẳngđàmtiếunhữngbímậtloạiđó;không,nhữngbímậtxungquanhcôtatựnóivềmình,vàmộtkhichúngđã tựnói lên t lúcđóFridakhôngmiễncưỡng gợi lại chúng, chính cô ta cũng nói về chúng, nhưng nóimột cáchkhiêmtốn,khôngkhẳngđịnhbấtkỳđiềugìdứtkhoát,chỉnhắcđếnđiềumàaicũngbiết.Màcũngkhôngphảitấtcảnhữnggìmọingườibiếtđềuđượcnhắcđến,chẳnghạntừkhiFridabánđồuống,Klammuốngítbiahơnsovớitrước,khôngíthơnlắmnhưngcóthểthấylàuốngíthơn,vềđiềunàycôtakhôngnóitới.Việcnàycóthểcónhiềunguyênnhân,cólẽđãđếnthờikỳmàbiaíthợpkhẩuvịcủaKlamm,hoặccólẽvìFridamàôngtaquênviệcuốngbia.DùsaothìFridavẫnlàngườitìnhcủaKlamm,chodùsựthậtcókỳlạnhưthếnàođinữa.Giờđây,khiFridalàđẹpđốivớiKlammthìnhữngngườikháclàmsaokhôngmêcôtachứ!ThếrồitrongchớpmắtFridacùngmộtlúctrởthànhngườiđẹpmàkhôngaingờtới,côtatrởthànhngườilịchsựxinhxắnmàquầyuốngcầnđến, thậmchícô taquáđẹp,quáquyềnuygầnnhưquầyrượukhôngvừalòngcôtanữa.Quảthậtngườitangạcnhiênlàcôtavẫncònởquầyrượu,trởthànhcôphụtráchquầyrượulàviệclớn,vànhưvậyviệcquenbiếtvớiKlamm,có thể tinđượcnhưngmộtkhicôbánrượulàngườitìnhcủaôngta,tạisaoKlammlạiđểcôtaởlạiquầyrượulâunhưthế?Tạisaoôngtakhôngđưacôtalêncaohơn?Ngườitanóihàngtrămvàhàngtrămlầnchodântìnhmàđềuvôích,rằngtrongchuyệnnàykhôngcógìmâuthuẫncả,rằngKlammcónhữnglýdođểhànhđộngnhưvậy,hoặcrồicólúc,mộtcáchbấtngờ,cólẽtrongtươnglaigầnsẽxảyrasựthăngtiến

củaFrida:thảynhữngđiềunàyđềukhôngtácđộnggìđếnhọ,dântìnhvốncónhữngkháiniệmcốđịnhmà,khôngcóhànhđộnggiảdốinàocóthểphávỡnổi.KhôngmộtainghingờnữaviệcFridalàngườitìnhcủaKlamm,chođếnnhữngngườichắcchắnlàbiếtrõchuyệnhơncảthìcũngmệtmỏivìngờvực."Quỷthamabắtcôđi, thìcôcứlàngườitìnhcủaKlamm-họnghĩ-nhưng nếu là như vậy, thì chúng tôimuốn được thấy cô tiến tới".Nhưngkhôngthểthấygìcả,Fridavẫnởđó,trongquầyrượu,vàmừngthầmrằngsựviệcvẫnnhưvậy.Nhưng trướcmặtmọingười cô tađãmấtuy tín, và tấtnhiêncôtacũngphảinhậnthấyđiềuđó;thấyhếtkhisựviệcxảyra.Mộtcôgáithậtsựđẹpvàđángyêuthìkhiđãấmchỗởquầyrượucôtakhôngcầnphảilàmduyênnữa,cònđẹpthìcôtacònlàmviệcđó,nếukhôngcótainạngìbấtngờxảyra.NhưngloạicongáinhưFridathìvĩnhviễnphảilolắngvìviệclàm,mặcdù,cóthểhiểuđược,côtakhôngtỏrađiềuđó,màchỉphànnànvànguyền rủachỗ làmcủamình.Vàcô tabímật theodõikhôngkhíxungquanh.Côtađãthấynguờitathờơnhưthếnào,ngườitakhôngcònnhìnlénkhicôtaxuấthiện,thậmchínhữngngườiphụcvụcũngkhôngcònquantâmđếncôtanữa,họđangchạytheoOlgavànhữngcôgáigiốngcôấy; qua cáchứngxử của chủnhà cũng thấy rằngFrida ngày càng ít quantrọng.TrongquanhệvớiKlammthìkhôngphảithườngxuyênnghĩrađượcnhữngcâuchuyệnmớimẻ,cáigìcũngcógiớihạncủanó,chonênsauđóFridathânmếnquyếtđịnhlàmmộtviệcgìmớimẻ.Ôi,nếucóaithấyđượclòngdạcủacôta!Pepidựcảmđiềugìđó,nhưngrấttiếccôkhôngnhậnrađược.Fridaquyếtđịnhsẽgâytaitiếng,rằngcôta,ngườitìnhcủaKlammđitraomìnhchokẻkhác,nếucóthểlàchokẻvôtíchsựnhất.Việcnàylàmmọingườichúý, rồingười tasẽnóivềnó lâu,cuốicùngngười tanhớlạirằnglàmngườitìnhcủaKlammnghĩalàgì,vàcoikhinhsựdanhgiánàyvìsựsayđắmcủamộtmốitìnhmớinghĩalàgì.Chỉcómộtkhókhănlàkiếmđâurađượcngườiphùhợpđểcôtacóthểchơitròchơiláucánày.NgườiđókhôngthểlàngườiquencủaFrida,ngaycảtrongđámnhữngngườiphụcvụcũngkhôngaicóthểđượcnhắctới,mànếucóthìngườiđócólẽchỉsửngsốtnhìnFridavàđiluôn,nhấtlàanhtakhônggiữđượcsựnghiêmtúccầnthiết, dù là có tàihùngbiệnnhất thìFridacũngkhông thuyếtphụcnổi ai,rằngcóngườiphụcvụtheođuổiFrida,côtakhôngchốngcựnổivàtrongmộtgiâyphútthiếusuynghĩcôtađãtraomìnhchohắn.Chodùconngườiđóthuộchạngtứcốvôthânnhưthếnàothìcũngphảilàngườicóthểlàmchongười ta tinvềanh ta rằng,dù làbằngcáchđầnđộnvà thô thiểncủamình,anh takhôngmuốnaikhácngoàiFrida,vàkhôngcókhátvọngnàolớnhơn -Ôi, trời caođất dày! - là được lấyFrida làmvợ.Cóđiều, dù làhạngngườitứcốvôthân,cóthểởđẳngcấpthấphơnnhữngngườiphụcvụ,

thấphơnnhiềusovớinhữngngườiphụcvụphảilàngườimàkhônglàmchocáccôgáicườicôta,ngườimàcólẽcôgáicótrítuệbìnhthườngkháccũngtìmthấyởanhtamộtđiềugìhấpdẫn.Nhưngcóthểtìmđượcngườinhưthếởđâu?Côgáikhácthìcókhảnăngphảitìmkiếmsuốtcảcuộcđờimộtcáchvôích.CònFridathìmaymắncómộtchàngđạcđiềntrôidạtđếnquánrượu,có lẽđúngvào tốimàkếhoạchcủacô ta lầnđầu tiênnẩy raở trongđầu.Chàngđạcđiền!Vâng,K.đangnghĩgìvậy?Anhtađangđauđầuvìđiềugìđặcbiệtđây?Anhtamuốnđạtđượckếtquảgì?Việclàmtốthaythưởnghuychương?Anhtamuốnnhưthếchăng?Vậythìngaytừđầuanhtacầnphảibắtđầumộtcáchkhác.Bởivìanhtakhônglàaimàcũngchẳnglàcáigìcả,tìnhcảnhcủaanhtathậtđángthương.Ngườiđạcđiền,cólẽcũnglàmộtcáigìđó,vìanhtacóhọcmộtđiềugìđónhưngnếuanhtakhôngbiếtdùngnóđể làmgì thìđiềuđãhọccũngkhông làcáigìcả.Trongkhiđóanh tacónhữngđòihỏikhôngxấuhổgì cả,nhữngđòihỏikhôngcôngkhainhưngvẫnnhậnthấyđượclàanhtacóđòihỏi,vàviệcđómớigâyhứngthú.Phảichăng K. không biết rằngmột cô hầu phòng cũng thấy bị xúc phạm nếuchàngnóichuyệnlâuvớicôta?Vàvớinhữngđòihỏiđặcbiệtnày,ngaytừtốiđầutiênchàngđãrơivàocáibẫysơsàinhấtcủacôta.Anhtakhôngxấuhổhaysao?CáigìđãgiúpFridachinhphụcđượcchàngđếnnhưvậy?Bâygiờthìchàngđãcóthểnhậnthứcđượcrồi.Cóthậtlàchàngđãthíchcôgáigầy gò, con người vàng ủng nhợt nhạt này không?Không, không, không,chàngkhônghềnhìncôta,FridachỉnóivớichàngrằngcôtalàngườitìnhcủaKlamm,vàđiềunàyđãtácđộngtớichàngbằngcảsứcmạnhcủasựmớimẻ,thếlàchàngchịuthua.CònFridasaunhữngviệcđótấtnhiêncôtaphảirađi;trongquán"Ôngchủ"khôngcóchỗcholoạingườinhưthế.Pepicònnhìnthấycôtavàocáibuổisángtrướckhicôtachuyểnđi;tấtcảnhânviêntúm tụm lại, ai cũng tòmò trướccảnh tượngđó.Cô tavẫncònquyềnuy,ngườitathươnghạicôta,đếnnhữngkẻthùcủacôtacũngvậy;ngaytừđầumọitínhtoáncủacôtađềuđúng,quảlàviệccôtahạcốđếnvớingườinhưthếnàylàmộttaihọa;cáccôgáilàmviệcởnhàbếp,nhữngngườimàtấvẫnthườngngưỡngmộtrướcmọicôgáiphụtráchquánrượu,khôngthểnàoanủiđược.NgayđếnPepicũngcảmđộng,côvẫnchưaquenở lạihoàntoànđộclập,chodùvềcơbảnsựchúýcủacôđãhướngsangviệckhác.ĐiềudễnhậnthấyđốivớicôlàFridamớiítbuồnlàmsao.Bởivìthựcracôtagặpsựbấthạnhghêgớm,vàcôtađãlàmnhưthểrấtbấthạnh,nhưngvẫnlàmchưađủ,tròchơinàykhôngđánhlừađượcPepi.CáigìđãgiữchotâmhồnFridađược như vậy?Có lẽ niềm hạnh phúc của cuộc tìnhmớimẻ?Không, giảthiếtnàykhôngổn.Nhưngvậythìđólàcáigì?CáigìđãchocôtasứcmạnhđểvẫngiữtìnhbạnbèdèdặtnhưluônluônvẫnthếđốivớiPepi,ngườilúc

đóđượcxemlàkẻkếtụcFrida?ThờikỳđóPepikhôngcóđủthờigianđểsuynghĩvềsựviệc,côcóquánhiềuviệcphảichuẩnbịchochỗlàmmới.Cóthểtrongvòngvàigiờcôcầnphảinhậnviệclàm,vậymàcôchưacókiểutócđẹp,khôngcóquầnáolịchsự,khôngcóquầnáotrongtốtvàđôigiầytửtế.Tấtcảnhữngthứnàycầnphảicótrongvàigiờ;nếucôkhôngănmặctửtếthìtốthơnlàđừngnhậnviệc,bởivìngaytrongnửagiờđầutiênchắcchắncôsẽđánhmấtnó.Vàphầnnàocôđãthànhcông,côđãgiànhtâmsứclớnđặcbiệtchocôngviệclàmđầu,bàchủquáncũngnhờcôlàmđầuchomình,đốivớiviệcnhưthếnàycôcóbàntaykhéoléohếtsức,tấtnhiêncôcóthểlàmgìvớimáitócdàycủabàtalàtùythích.Côcũngđượcgiúpđỡvềquầnáo.Cóhaicôđồngnghiệpluônởbêncô,trongmộtmứcđộnhấtđịnhcũnglà vinh dự chohọ, nếu cómột cô gái từ nhómcủahọ lên phụ trách quầyrượu,hơn thếnữa là rồi đâyPepi sẽ cóquyền, cô có thểbảođảmchohọnhững ưu tiên nho nhỏ.Một trong số những cô gái đó từ lâu đã giữmộtmảnhvảiđẹp,đây làcủaquýcủacô ta,cô ta thườngchomọingườicùngchiêmngưõng,vàmơướcrồiđâycólầndùngnómaychomìnhmộtbộváyđẹplộnglẫy.BâygiờPepicầnđến,côtađãtraochocô,mộtnghĩacửcaođẹp.CònviệcmayquầnáothìcảhaicôđãgiúpđởPepimộtcáchnhiệttình,nếumay cho chínhmình họ cũng không thể chăm chỉ hơn thế, công việcdiễnravuivẻvàthíchthú.Họngồitrêngiườngtầng,cùngmayvàhát,đưalênđưaxuốngchonhaunhữngầnviệcđãxongvànhữngphầnphụ.Bâygiờnghĩđếnkỷniệmnày,Pepicảmthấylòngmìnhtrởnênnặngnề,bởivìtấtcảđềuvôích,vàcôphảitrởvềvớicácbạngáicủamìnhvớihaibàntaytrắng.Sốphậnhẩmhiulàmsao,ngườitanôngcạnlàmsao,màđóchínhlàtộilỗi,đặcbiệtlàtừphíaK.!Lúcđóaicũngmừngvìcôđãcóquầnáo,họxemđólàdấuhiệucủasựthànhcông,vàkhiđếnphútcuốicùngvẫncònchỗchodảibăngthìmọingờvựccũngđãtiêutan.Bộquầnáokhôngđẹpthậtsao?Giờđâynóđãnhầunhĩvàcóítvếtbẩn.Pepikhôngcóbộquầnáokhác,côphảimặcbộquầnáonàycảđêmlẫnngày,nhưngnóvẫncònđẹp,côảđángnguyềnrủanhàBarnabascũngkhôngthểmayđượcbộnàođẹphơn.Theosởthích,conngườitacóthểkéochochậtlại,sauđólạinớichonórộngra,trêncũng như dưới, trong khi chỉ cómột bộ duy nhấtmà quần áo của cô vẫnphongphú,đadạng:điềunàyrấtcólợithế,nólàdoPepinghĩra.Tấtnhiên,maychocôkhôngkhókhăngì,Pepivẫnkhôngcóýđịnhkhoekhoang;đốivớimộtcôgáikhỏemạnh,trẻtrungthìtấtcảđềuthíchhợp.Chỉcóđồlótvàủnglàkhótìmhơncả,thựcrasựthấtbạibắtđầuởđây.Nhữngngườibạngáicủacôcũngđãcốgiúpcôtrongviệcđó,vớikhảnăngcủahọ,nhưnghọkhônggiúpđượcnhiều.Côchỉgópnhặtđượcnhữngđồlótthôvàmayngaychomình,thaychoủngcaogótcôđãdùngđôigiàyđiởnhàmàthàgiấuđi

cònhơnlàphôratrướcthiênhạ.NgườitaanủiPepirằngFridacũngchẳngtrangđiểmgì,thỉnhthoảngcôtaănmặc,đilạilôithôi,luộmthuộmđếnmứckháchthíchchomấycậudướihầmrượuphụcvụhọhơnlàđểchocôtaphụcvụ.Đấylàsựthật,nhưngFridacóthểlàmnhưthế,côtasốngtrongânhuệ,côtacóuytín:nếumộtquýbàthậtsựmàxuấthiệntrongbộquầnáobẩnthỉumaycẩuthảthìlạicànghấpdẫn,nhưngmộtkẻmớibắtđầunhưPepithìcóổnkhông?HơnnữaFridahoàntoànkhôngcókhảnăngmặcđẹp,cô tahầunhưkhôngcómộtnănglựccảmnhậnnàocả;nếuaiđócónướcdamàuvàngthìtấtnhiênkhôngthểlộtdamìnhđiđược,nhưngkhôngvìthếmàcầnphảimặcáobluzhởcổquárộng,màukemtheocáchcủaFrida,bởivìnósẽđậpngayvàomắtngườita,toànlàmộtmàuvàng.Nhưngbỏquachuyệnđó,thìcôtacũngicópnhiềuhơnlàănmặc;sốtiềnkiếmđượccôtađềugóplại,không ai biết để làmgì.Trongkhi phục vụ, cô ta không cần tiền,mà chỉbằng sự dối trá và xảo quyệt đã đạt đượcmọi thứ. Pepi khôngmuốn làmtheo,màcôcũngkhông thểbắtchướcđược,vì thếcôđãhànhđộngđúngđắnvớiviệctrangđiểmlạimình,đểngaytừđầucôcóthểkhẳngđịnhmìnhmộtcáchphùhợp.Nếucôcóthểđưavàocuộcnhữngthủđoạnmạnhhơnthìbất chấpmưu toan của Frida vàmọi sự dại dột củaK., thì hẳn cô vẫn làngười chiến thắng. Tất cả đều bắt đầu rất tốt đẹp.Một ítmánh khóe nhànghề;sựhiểubiếtcần thiết thìcôđãchiêmnghiệmtừ trước.Mớiđến làmviệcởquầyuốngmàcôđãcảmthấynhưởnhà.KhôngmộtainhớđếnFridakhông còn làmviệc nữa.Chỉ đến ngày hôm sau thìmới cómột số kháchquantâmxemcôtađangởđâu.Pepikhôngđểxảyrasaisótgìcả,chủquáncũngđãbằnglòng.Ngàyđầutiênôngtacònlolắng,thườngxuyêncómặtởtrongquầyuống,nhưngrồisauđóchỉthỉnhthoảngôngtamớighéqua,vàcuốicùng thì chủquángiaohết choPepibởivì trongkétkhông thiếuhụttiềnmàtrungbìnhphầnthuvàolạicóphầnnhiềuhơnsovớithờiFridalàmởđây.Pepilạicòncónhữngcảitiếnmớinữa.Fridakhôngphảidochămchỉ,mà làdo tínhki cóp, tự cao tựđại vàbởi vì cô ta sợphải san sẻbớt chongười khác cho dù chỉmột chút xíu quyền lợi củamình, nên đã theo dõinhữngngười phụcvụ, chí ít thì cũng là khi không có ai nhìnđến chỗđó.Pepithìlạidànhhoàntoàncôngviệcnàychocácchàngtraidướihầmrượu,họphùhợphơn.Nhưvậycôcónhiềuthìgiờđếnphòngcủacácngàihơn,phục vụ khách nhanh hơn mà vẫn trao đổi được vài lời với từng ngườikhách,khôngphảinhưFrida,ngườichỉgiữmìnhchoKlammnếucóngườikhácđếnvớicôtathìcôtaxemviệcđólàsựxúcphạmKlamm.Tấtnhiêncôtacùnglàmviệcnàymộtcáchthôngminh,vìnếunhưcôtahạcốđếnvớiaithìviệcđóđượcxemlàânhuệghêgớm.CònPepithìcămghétnhữngtròbàyđặtkiểuđó,màthựcracôcũngkhôngthểbắtđầutừnhữngtrònhưvậy.

Pepiđốivớiaicũngchântình,vàmọingườiđềuđáplạibằngsựchântình.Có thể thấymọingườivuimừng trướcsự thayđổi.cácngài làmviệcquásứcmàcuốicùnglạicóthểngồixuốngmộtlúcbêncốcbiathìchỉcònmộtlời,mộtánhmắt,mộtbờvaiduynhấtcũngcóthểbiếnhọthànhngườikhác.CóbaonhiêubàntayđãsụcvàonhữnglọntócxoăncủaPepiđếnnỗimộtngàycảchụclầncôphảisửasanglạimáitóccủamình;khôngmộtaicưỡnglạiđượctrướcnhữnglọntócvànhữngdảibăngnàykểcảK.,mặcdùchàngquảlàngười lơđễnh.Cứnhưvậy trôiđinhữngngàycăngthẳngvớicôngviệc triềnmiên nhưngvới thành công lớn; ngày nọ tiếp ngàykia.Giámàngàykhông trôiquaquánhanh,giámàcó thêmnhiềungàyhơnnữa!Bốnngàylàquáít,kểcảkhiconngườitalàmviệcđếnkiệtsức;cóthể,ngàythứnămchắcđãmanglạinhiềuhơn,nhưngchỉcóbốnngày,quáít.Ngaytrongbốnngàyđầu,Pepiđãtìmkiếmđượcnhiềungườinângđỡvàbạnbè,vànếucôcó thể tinđượcnhữngánhmắtkhicô lượnkhắpgianphòngvớinhữngcốcbia thì đúng là côđangbơi trênbiển tìnhbạn.Cómộtnhânviênphụtráchhồsơ,anhchàngBartmeierđãchếtmêchếtmệtvìcô,tặngcôcáivòngnày,trênđógắnhìnhcủaanhta,dẫutấtnhiênđólàmộtviệclàmbấtnhã.Nhữngviệcnhưthếđãxảyra,nhưngtổngcộngchỉcóbốnngày,trongbốnngàynếuPepi thựcsựbắt tayvàoviệc, thìchắccó thể làmngười taquênFrida,dùlàkhôngthểquênhoàntoàn.Nhưngthựcra,ngườitahẳnđãquêncôtatừtrướckia,cólẽcònquênnhanhhơn,nếunhưcôtakhôngchuẩnbịsẵnmộtvụ tai tiếngầmĩđể trở thànhđối tượngcủadư luận.Vớiđiều taitiếngđó,côtađãtạonênbộmặtmớitrướcmọingười,ngườitamuốnnhìnlạicôtachỉvìtòmò;điềumàhọđãchántậncổthìgiờđâythôngquaconngườihoàn toànhờhững làK., lại trởnênđángquan tâmđốivớihọ.TấtnhiênmọingườikhôngkhướctừPepikhicôchưađikhỏinơiđóvàtácđộngbằngsựcómặtcủamình,nhưngnhữngngườinàyphầnlớnlàcácngàiđãcótuổi,vớithóiquencốhữu,phảicầncóthờigianđểhọquenvớimộtcôphụtráchquầyuốngmới;vàmặcdùsựthaythếcólợinhưthếnàothìđểquenđược,bấtchấpýmuốntốtđẹpnhất,cácngàivẫnphảimấtmấyngày,cólẽnămngày,chứbốnngày thìkhôngđủ.Lúcnàyđốivớihọ,Pépichỉđượcxemnhưmộtngườithaythếtạmtờichoaiđó.Vàđiềukhôngmaymắnlớnnhất:suốttrongbốnngàynàyKlammkhônghềxuốngphòngkhách,mặcdùsuốt thờigiannàyngàiđãở tronglàng.Nếungàixuống, thìđóđã làcuộcthửtháchquyếtđịnhmàcôkhôngsợgìcả,chưanóilàcôđãvuimừngmongđợi.Côsẽkhông trở thànhnhân tìnhcủaKlamm- tốtnhất làkhôngđụngđếnchuyệnnhưthếnàybằnglời,-vàcôđãkhôngdốitrátựnhậnlàngườitình củaKlamm,nhưng ít ra thì cô cũngbiết khéo léođểxuốngbànngàinhữngcốcbiamộtcáchtửtếnhưFrida,côcũngbiếttươicườichàovàtạm

biệtmàkhôngtrơtráonhưFrida;cònnếuKlammtìmkiếmđiềugìđótrongmắtmộtcôgáithì trongmắtPepingàicóthểnhậnđủ.Nhưngtạisaongàikhôngđến?Dotìnhcờ?LúcđótrongđầuPepicũngcóýnghĩnày.Tronghaingàycôđãchờđợirấtlâu,trongmọigiâyphút,vàcảđêmcôcũngđợi."BâygiờKlammđến"-côliêntụcnghĩ,vàchạyđichạylạichẳngđểlàmgìcả,chỉvìcôsốtruộtchờđợivàvìcômuốnmìnhlàngườiđầutiênnhìnthấyngàikhingàibướcvào.Sựthấtvọngliêntụcnàyđãlàmcôrấtmệtmỏi,cólẽvìthếcôđãlàmviệckémhơnsovớikhảnăngcóđượccủamình.Hễcómộtchútthờigianlàcôchạylênhànhlang,đếnnơinghiêmcấmnhânviênkhôngđượcbướcvào,ởđócônépvàomộtgóctườngvàchờđợi."Nếunhưbâygiờ,cuốicùngKlammcũngđến,-cônghĩ-hẳnmìnhcóthểbêngàitừphòngngàixuốngphòngkháchbằngđôicánhtaycủamình!Mìnhsẽkhôngkhuỵuxuốngdướisứcnặngnày,dùngàitolớnnhưthếnàođinữa"NhưngKlammkhôngđến.Ởtrênđó,ngoàihành langyên tĩnhđếnnỗikhông thểhình dung nổi ngài lại không có ở trên ấy.Yên tĩnh đếnmức không chịuđượclâu,sựyêntĩnhxuađuổingườitarakhỏiđó.Vôích:sựyêntĩnhmườilầnxuađuổiPepi thìmười lầncô trở lại.Tấtnhiên làhoàn toànvônghĩa.NếuKlammmuốnđếnthìngàisẽđến,nhưngnếungàikhôngmuốnđếnthìPepikhólòngnhửđượcngài,chodùcôbịnghẹtthởbởinhịptimđậpgấp,tronggóctường.ChờđợilàvônghĩanhưngnếuKlammkhôngđếnthìmọithứhỏicònýnghĩagì.HẳnsẽlàtrògiảitrítuyệtvờiđốivớiFrida,nếucôtanhìnthấyPepiởtrênđó,ngoàihànhlang,tayápvàochỗtráitim,népngườitronggóc.Klammkhôngđixuống,bởivìFridaểchongàiđixuống.Khôngphảibằngnhữngyêucầu;nhữngyêucầucủacôtakhôngđếnđượcKlamm.Nhưngởcôta,ởconnhệntinhkhôn,cónhữngmốiliênkếtmàkhôngaibiếtđược.NếuPepi nói điều gì đó với khách thì cô nói công khai, ở bàn bênngườitacóthểngheđược.Fridathìkhôngcógìđểnói,côtađặtbiaxuốngbànvàđingay;chỉcóchiếcváybằnglụacủacôtasộtsoạt,đólàthứduynhấtmàcôtamấttiềnmua.Nhưngnếucólúccôtanóiđiềugìthìkhôngnóicôngkhai,màcúixuống,nóithầmvàotaikháchlàmchonhữngngườiởbànbêncũngphảicốdỏngtailên.Điềucôtanóicóthểlàhoàntoànvônghĩa,nhưngkhôngphảiluônluônlàthế,cácmốiliênkếtcủacôtanhiều,màcôtacòncũngcóchúng,cáinàyủnghộcáikia,vànếucógìđóthấtbại-aiquantâmđượcmãitớiFridakiachứ?- thìmộtsốvẫnđượccôtagiữchặt.Bâygiờcôtabắtđầulợidụngnhữngmốiliênkếtnày.K.đãtạođiềukiệntrọnvẹnchocôtalàmviệcđó,thayvìngồibênFridavàgiữlấycôtathìchànglạiítkhicóởnhà,màlangthangđâyđó,nơithìtraođổichuyệnnày,nơithìchuyệnkhác,chàngđểýđếntấtcả,chỉriêngFridalàkhông.Vàcuốicùng,để cô ta càng được tự do hơn, chàng đã chuyển từ quán "Bên cầu" sang

trườnghọctrốngkhông!Nhữngtuầntrăngmậtnàybắtđầutốtđẹplàmsao!Vềviệcđó,PepilàngườicuốicùngchỉtríchK.tạisaochàngkhôngthểởcạnhFrida.Aimàchịuđựngnổivớicôtacơchứ!Nhưngnếuvậythìtạisaochàngkhôngbỏhẳncôtaởđó,tạisaolạicứvềvớicôtahếtlầnnàyđếnlầnkhác,tạisaobằngnhữngmốibậnrộncủamìnhchàngđãtạoraấntượngvớitấtcảmọingười,làđangtranhđấuvìFrida?SựviệccứnhưthểchàngchỉnhậnramìnhkhônglàcáigìcảnhờtiếpxúcvớiFrida,vàdườngnhưchàngmuốnxứngđángvớicôta,muốnbằngcáchnàođóleolêncao,vì thếtạmthờichàngđãtừbỏcuộcsốngchungđểrồiđâycóthểnhậnđượcsựđềnbùphongphúhơncáiđiềuđãmấtcủamình.Trongkhiđó,Fridakhôngđểphíthìgiờ,côtangồiởtrongtrườnghọc,chínhnơimàcôtađãlừaK.đến,quansátquán"Ôngchủ"vàK..Cónhữngkẻđưatinxuấtsắcnằmtrongtaycôta:đólànhữngngườigiúpviệccủaK.,nhữngkẻmàK.-hoàntoànkhôngthểhiểunổi,kểcảaiđóquenbiếtchàngcũngkhông thhiểunổi -đãgiaophóhoàntoànchocôta.Fridacửhọđếngặpnhữngngườibạncũcủacôtađểnhắchọnhớđếnmình;côtathanthởrằngngườinhưK.chỉgiamcầmcôta,âmmưuchốnglạiPepi;côtachobiếtlàsẽchóngquayvề,yêucầuhọgiúpđỡ;côtavanxinhọđừngnóigìvớiKlammvềviệcđó,làmnhưlàcầnphảigiữgìnchoKlamm,vàvìvậykhôngđượcđểngàixuốngquầyuống.ĐiềucôtanóilàđểgiữgìnchoKlammtrướcmặtnhữngngườinàythìtrướcchủquán cô ta lợi dụng chứng cớ về thành tích của riêng mình, lưu ý rằngKlammkhôngxuốngnữa.Ngàixuốnglàmsaođược,nếuởdướiđóchỉmộtmìnhPepi nào đó phục vụmọi người?Chủquánkhôngmắc lỗi gì cả, côPepinàyluônluônlàngườithaythếtốtnhất,ngườicóthểtìmđược,chỉcóđiềulàcôtakhôngphùhợp,dùchỉtrongvàingày.K.khôngbiếtgìvềhànhđộngnàycủaFrida,nếunhưchàngkhônglangthangkhắpnơithìchắcchắnchàngđangnằmbênchânFrida,trongkhiFridađangtínhgiờnàothìcôtađượctrởlạiquầyuống.Cònnhữngngườigiúpviệcthìkhôngchỉthựchiệncôngviệcsứgiả,họcònphụcvụcôtalàmchoK.phảighen.Từthuởnhỏ,Fridađãquennhữngngườigiúpviệcnày,chắcchắntừlâuhọkhôngcógìbímậtđốivớinhaunhưnggiờđâyhọlàmnhưlàđanghéohắtvìnhau,vàđốivớiK.cómốinguyhiểmbắtđầuđedọa,đólàsựviệcnảysinhmộttìnhyêulớn.VàK. làm tấtcảmọiđiềungốcnghếch,chỉđểchoFrida thấy,chànglàmcảviệckhôngthểlàmđược:mặcchobọngiúpviệclàmchochàngghen,nhưngvẫnchấpnhậnđểbangườiởlạitrongkhichàngmộtmìnhlangthangđâyđó.SựviệcđãđếnmứcdườngnhưchàngkhôngkhácgìngườigiúpviệcthứbacủaFrida.Cuốicùng,trêncơsởcủanhữngcuộctheodõiFridathựchiệnbướcquyếtđịnh:côtaquaytrởvề.Vàthựcsự,đểlàmviệcđóthờigianđãchínmuồi.Côtathậtđángkhâmphục,làmsaoFridatinhquáinhậnravà

lợidụngđượctìnhthế,đólànghệthuậtkhôngthểnàobắtchướcđượccủacô ta;đâychính làkhảnăngquansátvàquyếtđịnhsắc sảo,cuộcđờicủaPepiđãkhácđinếucôcũngcóđượckhảnăngđó!NếuFridacònởlạitrongtrường học thêmhai ngày nữa thì không có thế lực nào có thể đuổi đượcPepi,côhẳnđãcủngcốvữngvàngvịtríphụtráchquầyuống,aicũngquýmến,vàủnghộ,côkiếmđủtiềnđểthaybộquầnáonghèonànbằngnhữngbộđồchoánglộn;chỉcầnmộthaingàynữa,vàkhôngcóâmmưunàogiữnổiKlammở trong phòng nữa; ngài sẽ xuống quầy uống, cảm thấy thoảimái,vàngàirấtbằnglòngvớisựthayđổinếunhưngàicònnhậnthấyđượcrằngFridakhôngcóởđó;chỉcầnmột-haingàynữangườitasẽvĩnhviễnquênFridavớinhữngđiềutaitiếng,vớinhữngngườigiúpviệccùngcácmốiliênkếtvớinhữnggìliênquantớicôta,vàchắckhôngbaogiờcònainhắctớicôtanữa.Cóthể,đếnlúcấycôtamớibámchặtK.hơn,rồisẽyêuchàngthựcsự,nếucôtacòncókhảnăngyêu?Không,điềuđókhôngthểxảyra.BởivìlúcđóK.chỉcầnmộtngàycũngđủđểghêtởmcôta,vàpháthiệnracôtađãlừadốỉchàngmộtcáchđêtiệntrongmọichuyện:bằngsắcđẹpvàsựchungthủyđượcđồnđại,nhấtlàbằngtìnhyêuđượcđồnđạivớiKlamm;chỉcầnmộtngàyduynhất,khôngcầngìnhiềuhơn,đểchàngtốngcổcôtavớilũphụtábẩnthỉurakhỏinhà!CóthểK.cũngchẳngcầnnhiềuthờigianchoviệcnày.Vàđúnglúcấy,giữahaihiểmhọa,khimàgầnnhưmộlạnhđãhoácmiệngđợicôta-K.còndạidộtníugiữchocôtamộtlốiđinhỏhẹptựdo- thìcô taquyếtđịnhchuồnthẳng.Bỗngdưng-khôngai tínhđếnviệcnày,nóhoàntoàntráivớitựnhiên-bâygiờthìcôtaxuađuổiK.,ngườivẫnluônluônyêuvàtheođuổicôta.Trướcsứcépcủabạnbèvànhữngngườigiúpviệc,côtađượcchủquánnhìnnhậnnhưlàthiênthầncứuhộ,sauđiềutaitiếngcôtacàngtrởnênhấpdẫnhơnsovớitrướcđây.Aicũngtỏramuốncócôta,kẻhạđẳngcũngnhưngườithượngđẳng;nhưngcôtachỉbanchongườihạđẳngmộtánhmắtrồihấthọranhưcầnphảithế,vàsauđóđốivớichủquáncũngnhưđốivớinhữngngườikháccôtalạixavờinhưtrướcđây,chỉcósựkhácbiệtlàtrướcđâyngườitacònnghingờcôta,còngiờđâythìngườitađãtincậycôta.Côtatrởvềnhưvậy,vàchủquánliếcnhìnPepi,ngậpngừng-phảihisinhPepi,ngườiđãthaythếtốtnhưvậysao?-nhưngsauđóôngtalàmtheosựthuyếtphục,vìlợithếnghiêngvềphíaFrida,màtrước hết là việc Frida đã dành lại được Klamm cho phòng khác! Mọichuyệnđếntốinaylànhưvậy.PepisẽkhôngđợiđếnkhiFridatrởvềnhậnlạichỗ,làm,vàhoanhỉănmừngchiếnthắng.Côđãtraokéttiềnchobàchủquán,côcóthểrađiđượcrồi.Chiếcgiườngcủacôđãđợicôởtrongphòngđầytớ;côđixuống,nhữngngườibạngáisẽđóncô,nứcnở:côsẽ trútbỏquầnáoxuống,rũnhữngdảibăngrakhỏitóc,vànhéttấtcảvàoxóxỉnhnào

đó,giấukỹđểnókhỏi làmcônhớ lạimộtcáchkhôngcần thiếtvềnhữngngàymàquênhẳnđilàtốtnhất.Sauđócôsẽcầmxôvàchổi,nghiếnrănglạibắttayvàocôngviệc.NhưngtrướchếtcôcầnphảikểchoK.nghetấtcảđểcuối cùngchàng thấy rõ,vì tựmìnhchàngkhôngnhận rađược,kểcả lúcnày,rằngchàngđãđốixửtồitệvớiPepinhưthếnàovàđãlàmchocôbấthạnhrasao.Tấtnhiênlàngườitacũngchỉlợidụngchàng.

Pepiđãnóixong.Côthởdài,lauvàigiọtnướcmắttừmắt,từmặtvàlắcđầunhìnK.,dườngnhưcômuốnnóithậtrakhôngphảichuyệnvềsốphậnbấthạnhcủariêngcô,sựbấthạnhđórồicôcũngchịuđược,khôngcầnsựgiúpđỡ,hayanủicủaaicả,ítnhấtlàtừK.,chodùcòntrẻnhưthếnàothìcôcũnghiểucuộcsống,vàsựbấthạnhcủacôchỉ làchứngcứmớinhấtchonhữnghiểubiếtcủacô.KhôngphảilàchuyệncủacômàlàchuyệncủaK.,cômuốnchỉchochàngthấybứctranhthực,việcnàycôcholàcầnthiếtphảilàm,kểcảsaukhimọihyvọngcủacôđãtiêutan.

- Trí tưởng tượng của cômới khủng khiếp làm sao, Pepi! - K. nói. -Không,nhữngđiềunàykhôngphảichỉbâygiờcômớipháthiệnra; tấtcảchỉ là những điều tưởng tượng, đây là những tưởng tượng sinh ra trongnhữngcănphòngđầytớchậtchộivàtămtốicủacáccô,chúngthuộcvềnơiđó,cònởtrênnày,trongkhôngkhítựdocủaquầyuống,ngherấtkỳquặc.Vớinhữngýnghĩnhưthế,tấtnhiêncôkhôngtrụđượcởđây.Ngaycảquầnáo,đầutóccủacômàcôvẫntựhàothìcùngchẳngkhácgìsảnphẩmsinhratrongbóngtốivàtrongsựchậtchội,cảgiườngvàphòngcủacáccô,ởđótấtnhiênchúngrấtcònởtrênnàythìmọingười,kínđáohaycôngkhai,đềuchêcười.Thếmà,côlạicònbịađặtbaonhiêuchuyện!Ngườitađãlạmdụngvàlừadối tôinhưthếnàoư?Không,Pepi thânmếnạ,ngườitakhôngai lạmdụng tôi cùngnhư lạmdụngcô, lừadối tôi cũngnhư lừadối cô.Đúng làFridatronglúcnàycóbỏtôi,hoặcnóitheocáchcủacô,đãchuồncùngvớimộtngườigiúpviệc,côđãthấymộttíánhsángkhúcxạcủasựthật,vàtheosựthậtthìviệccôtasẽlàmvợtôilàđiềukhôngthểnàocóđược,nhưngnghĩrằng tôiđãchánngấycô tavàongàyhômsau,hoặcFridađãphảnbội tôinhưcácbàvợđãlàmvớicácôngchồngcủahọthìsaito.Cáccô,nhữngcôhầuphòng,quenngótrộmqualỗkhóa,vàviệcđóquiđịnhcáchnghĩcủacáccô;từmộtđiềunhỏnhặtmàcáccônhìnthấy,ngaylậptứccáccôkếtluậnvềtoànbộmộtcáchtotátvàgiảdối.Hậuquảcủaviệcnày,nhưtrongtrườnghợphiệnnay,bảnthântôibiếtíthơncô.Tôichẳnghạn,hoàntoànkhôngnóiđượcmộtcáchchínhxácnhưcô,rằngtạisaoFridađãbỏtôi.Tôichosựlýgiảimàcôđãnóitớilàcóthểnhấtnhưngcũngchỉthoángqua,thựctếlàtôiđãbỏmặccôấy,việcnàycũngcónhữngnguyênnhânriêngcủanó,không

liênquanđếnđây;tôisẽhạnhphúcnếucôấyvềvớitôi,nhưngmặcdùvậytôivẫnbắtđầulạitừđầu,vàtôilạiphảiđểmặccôấymộtmình.Nhưvậyđấy.Khicôấyởbêntôi,tôichỉlangthangnhưcôđãnóimỉamai:bâygiờ,khicôấyđãrađi,tôihầunhưhoàntoànchẳngcòngìmàlàmnữa,ngồirồi,mệtmỏivàtôithậtmuốnbỏquáchcáicôngviệcnày.Côcólờikhuyênnàotốtkhông,Pepi?

-Saolạikhông!-Pepinói.Bỗngcôphấnchấn,nắmvaiK.-Haichúngtađềubịlừadối,ởlạivớinhauđianh!Anhxuốngchỗcáccôgáivớiem.

-Khicônóivềsựlừadối,tôikhôngđồngývớicô,-K.nói.-Côluônluônlấysựlừadốiramàhuyễnhoặcmình,vìđiềuđólàmcôkhoáichívànghecảmđộng.Nhưngsựthậtlàcôkhôngthíchhợpvớicôngviệcnày.Côkhôngthíchhợpđếnmứcnàothìđãrõ,vìđếncảtôimàcũngnhìnthấy,vậymàtheoýkiếncôtôiì.Côlàcôgáitốt,Pepiạ,nhưngđiềuđókhôngdễnhậnra.Lúcđầutôicũngcứtưởngcôlàloạingườidùiđụcchấmnướcmắmvàkiêukỳ,thếmàcôđâuphảilàngườinhưvậy,chỉcóviệclàmnàyđãkhuấyđộngcôvìcôkhôngthíchhợpvớinó.Vớiđiềunàytôikhôngmuốnnóirằngchỗlàmấyquácaoxađốivớicô,hoàntoànkhôngphảilàviệclàmđặcbiệtgì;nếunhìnnhậnkỹhơn,cólẽviệclàmnàytửtếhơnmộttísovớiviệclàmtrướcđócủacô,nhưngxéttoànbộthìsựkhácbiệtkhônglớn,chúnggiốngnhaunhưhaigiọtnước,thậmchícóthểnóirằnglàmcôhầuphòngvẫntốthơnlàmcôphụtráchquầyuống,bởivìnhữngcôhầuphòngởtrênđóchỉbậnvớicácthưký,cònởđây,nếutrongphòngkháchcôcóthểphụcvụthủtrưởng của các thư ký thì cô cũng phải phục vụ hết các loại người tầmthường, ví dụnhư tôi; tôi không thể trúởđâuhợppháp, chỉ ở đây, trongquầyuống,và lẽnàocôđánhgiácaoviệcđược tiếpxúcvới tôi?Cônhìnnhậnsựviệcnhưvậy,cóthểcôcólýdo.Nhưngchínhvìthếmàcôkhôngthíchhợpvớiviệclàmnày.Việcnàocũngnhưviệcnào,thếmàđốivớicônólạilàthiênđường,vậynêncômớiquásốtsắngvìnó,côtôsontrátphấnbảnthâncholộnglẫynhưlàcácthiênthầnmàcôtưởngtượng;nhưngcácthiênthầntrongthựctếhoàntoànkhác;côrunsợvìviệclàm,luônluôncảmthấyngườitaxuađuổi,côcốgắnglàmvừalòngtấtcảnhữngaimàcôchorằngcóthểủnghộcô,chínhvìvậymàcôquáthânthiệnđốivớihọ,vàtrởthànhgánhnặngcủahọ.Côđãlàmchohọhoảnglên,vìhọmuốnnghỉngơiyêntĩnhtrongphòngkhách,khôngmuốncộngthêmnhữnglotoancủacáccôgáiphụtráchquầyuốngvàonhữnglotoancủamình.CóthểsaukhiFridarađi,trongsốnhữngvịkháchcótướcvịcaonhấtcóaiđónhậnrasựkiệnnày,nhưnghômnaythìngườitađãbiếtvềnó,vàquảthậtngườitamuốnFridatrởvề,bởivìtrongthờigiancôấylàmviệctấtcảđềudiễnramộtcách

khác.Chodùcôấylàngườinhưthếnào,vàdùcôấyđánhgiárasaochỗlàmcủamình,thìtrongcôngviệccôấylàngườirấtcókinhnghiệm,côấylàmviệcvới tháiđộđiềmđạmvà tính tựchủcần thiết,điềunàychínhcôcũngđãnhấnmạnh,nhưngcôkhôngrútrabàihọctừđó.Côđãđểánhmắtcủacôấychưa?Ánhmắtnàykhôngcònlàánhmắtcủamộtcôgáilàmviệcởquầyrượunữarồi,mànóhợpvớiánhmắtcủabàchủquánthìhơn.Côấybaoquáttấtcả,trongkhiđóvẫnthấyriêngtừngngườimột;ánhmắtcủacôấycóbêncạnhtấtcảmàvẫndànhchotừngngười,vàluônluônđủmạnhđểđèbẹpđốiphương.Cógì làquan trọng, nếu cô ấy, có lẽ,một chútmảnhkhảnh,lạcmốtmộtchút,mộtbộtócdầyhơnthìtấtcảcũngkhônglàgìsovớicáibảnchấttrongconngườicôấy.Vàngườinàolấylàmkhóchịutrướcnhữngkhiếmkhuyếtkiathìchứngtỏngườiđókhôngcócảmquangìđốivớinhữngviệclớnhơn.TấtnhiênkhôngthểtráchcứKlammtrongchuyệnđó,tuyvậycôkhôngtinvàotìnhyêucủaKlammdànhchoFridabởivìcônhìnsựviệctừquanniệmsailầmcủamộtcôgáitrẻ,thiếukinhnghiệm.CôcholàkhôngthểnàovớitớiKlamm,côhoàntoàncóquyềnnghĩnhưthế,vàcôtưởngrằngFridakhôngthểgầngũiđượcvớiKlamm.Cônhầmđấy.TrongchuyệnnàytôichỉtinvàolờiFrida,kểcảkhitôikhôngcócácchứngcớtincậy.Chodùcôthấykhôngthểtinđượcnhưthếnàođichăngnữa,vàchodùcôkhôngđốichiếuđượcbằngcáckháiniệmcủacônóivề thếgiới,vàvềcácnhàchứctrách,vềgiớithượnglưuvàvềảnhhưởngcủasắcđẹpphụnữthìcôvẫnkhôngthểphủnhậnmốiquanhệcủahọ,và-nhưbâygiờchúngtađangngồibênnhauởđây,tôinắmtaycôtrongtaytôi,-thìKlammvàFridacũng ngồi cạnh nhau như thể đó là việc tất nhiên nhất trên đời vậy. VàKlammđãtựnguyệnđixuống,khôngphảiđi từtốnmàlàvộivã,ởngoàihành langkhôngcóaiphải rìnhđợi,khôngaivìngàimàphảibỏbêcôngviệc,ngàiphảichịuvấtvả,cầnphảixuốngdướiđó:nhữngkhiếmkhuyếtnơiquần áo của Fridamà cô sững sờ ấy không làm ngài bận tâm. Cô khôngmuốn tinphảikhông?Thếcôkhông thấycôđãphạmsai lầmnhư thếnàohaysao,côkhôngthấyvớiviệcđócôđãvạcháochongườixemlưng,xemsựnonnótcủamìnhà?NgaycảngườikhôngbiếtgìvềmốiquanhệcủacôấyvớiKlammthìhọcùngcầnphảibiếtvềthựcchấtrằngdiệnmạoấyphảihìnhthànhdướiảnhhưởngcủangườinàođólàngườiđứngcaohơnnhiềusovớicôvàtôi,sovớitấtcảmọingườitronglàng:vàrằngngàivàcôấynóinănghoàntoànkhácsovớinhữngngườikháchvẫnthườngđùacợtvớicáccôhầubàn,mộtviệcmàxemracôcholàmụcđíchcủađờicô.Nhưngtôithậtbấtcôngđốivớicô.ChínhcôcũngthấyrấtrõnhữnglợithếcủaFridanhưkỹnăngquansát, tínhquyếtđoán,khảnăngtácđộngđếnngườikhác,tấtnhiêncôlýgiảitấtcảmộtcáchgiảdối;côtưởngcôấyvìíchkỷđãsử

dụngtấtcảnhữngphẩmchấtđóphụcvụcholợiíchcủariêngmìnhvàmanglạisựđộcácchongườikháchoặctệhơn,làmvũkhíchốnglạicô.Không,Pepi ạ, nếu cô ấy có nhữngmũi tên như thế đi chăng nữa thì cô ấy cũngkhôngthểbắnchúngđitừkhoảngcáchgầnnhưthếnày.Còncôấylàngườiíchkỷư?Không,đúnghơnphảinóirằng:côấyđãhysinhcáimàcôấycó,vàcảcáimàcôấycóthểchờđợi,côấyđãtraochohaichúngtakhảnăngđểthểhiệnmìnhởvịtrícaohơn,nhưngchúngtađãlàmchocôấythấtvọng,vàgầnnhưchúngtađãépbuộccôấyquayvềđây.Tôikhôngbiếtlàcóphảinhưvậykhông,vàtôikhônghoàntoànbiếtrõlỗilầmcủatôi:chỉkhitôisosánhmìnhvớicôthìtrongtôimớixuấthiệncảmgiác:Cólẽcảhaichúngtađãcóđạtđượcmộtcáigìđóbằngđaotobúalớn,quáầmĩ,quátrẻcon,quánôngnổi;bằngkhóclóc,càocấuvàxôđẩychúngta,muốnđạtđượccáimàbằngsựđiềmđạm,tínhnăngđộngcủaFridasẽdễdàngđạtđược.Chúngtanhưđứatrẻhấtcảchiếckhăntrảibànxuốngmàvẫnkhônglấyđượcgì,chỉhấtđổhếtcủangonvậtlạlênmặtđất,vớiviệclàmđónókhôngthểnàocóđượccái nómuốn.Tôikhôngbiết là cóphảinhưvậykhông,nhưnghoàntoànchắcchắnnhưvậy.Chứkhôngphảinhưcônói,tôibiếtchắcchắnnhưvậy.

-Vâng.-Pepinói,-anhyêuFridavìchịấyđãbỏanhkhôngthươngtiếc,thậtdễyêunếungườitađãbỏanh.Nhưngđượcthôi,cứnhưanhmuốnvậy,anhcứcholàanhđúngtấtcảđi,kểcảviệcanhlàmchoemtrởthànhlốbịch.Cònbâygiờthìanhsẽlàmgì?Fridađãbỏanh,vàkhôngtheosựlýgiảicủaem,cũngchẳnggiốngnhưsựlýgiảicủaanh,anhkhôngcóhyvọnglàchịấysẽquaylạivớianh,vànếuchịấycótrởvềđinữathìtrongthờigianchờđợianhcũngđâuchứ,trờilạnhmàanhkhôngcóviệclàm,khôngnơingảlưng;thôiđếnchỗbọnem,nhữngngườibạngáicủaemsẽchiềuanh,chúngemsẽchămsócđểanhđượcthoảimái,cònanhrồiđâysẽgiúpbọnemtrongcôngviệc,việcđúnglàchỉnặngnhọcđốivớicáccôgáimà!Chúngemsẽkhôngbịbỏrơivàđêmđếnkhôngphảichịuđựngnỗisợhãinữa.Đếnvớibọnemđi,anh!NhữngngườibạngáicủaemcũngbiếtFrida,chúngsẽkểvềchịấychođếnkhianhchánngấythìthôi.Đithôianh!ChúngemcũngcónhữngbứcảnhvềFrida,rồichúngemsẽchoanhxem.Hồiđóchịấykhiêmtốnhơnbâygiờ,anhsẽkhómànhậnra,cùnglắmanhchỉnhậnrađôimắt,ngaytừhồiđómắtchịấyđãgiảoquyệt.Nào,anhđếnchứ?

-Tôicóthểđiđượchaysao?Bởivìhômquavừaxảyraviệctaitiếnglàngườitabắtđượctôiởngoàihànhlangcủacáccô.

-Bởivìhọbắtgặpanhởđó,cònnếuanhởchỗbọnemthìhọkhôngbắtanh.Khôngmộtaibiếtvềanh,chỉcóbađứabọnem.Ôi,đósẽlàcuộcsống

vuivẻ!Emthấynócóthểchấpnhậnđượchơnnhiềusovới thờigianvừaqua.Aimàbiếtđược,cólẽviệcemphảiđikhỏiđâycũngkhôngphảilàsựmấtmátlớn.Anh,kểcảbangườithôi,bọnemcũngkhôngbuồnchánđâu,bằngcáchnàođóvẫnphảilàmchocuộcsốngcayđắngtrởnênngọtngào,ngườitađãđầuđộccuộcsốngbọnemtừkhibọnemcòntrẻ,vìvậycảbađứabọnemđãgắnbóvớinhau,chúngemsốngvuivẻtrongkhảnăngcóthểởdướiđó,nhấtlàHenriettesẽlàmanhthíchvàEmiliacũngvậy,emđãkểvềanhchochúngnónghe.Ởdướiđóchúngnónghenhữngcâuchuyệnloạiấymộtcáchngờvực,dườngnhưởngoàicănphòngkhôngthểxảyraviệcgìcả.Bọnemởđóchậtchộivànóng,thếmàcòntúmtụmlạivớinhau.Không,dùchúngemluônluônởvớinhaumàvẫnkhôngthểchánnhau,ngượclại:khiemnghĩđếncácbạngái,thìgầnnhưemcảmthấyxácđángviệcmìnhquaytrởvề,vìtạisaoemphảiđượcnhiềuthứhơnchúngnó?Tươnglaiđềuđãkhéplạitrướccảbachúngem,vàchínhđiềuđóđãgắnbóchúngem,vậymàemđãbỏchúngnó.Tấtnhiênemđãquênchúngnó,điềuemlolắngnhấtlàlàmsaoemcóthểlàmđượcviệcgìchochúngnó,trongkhichỗlàmcủaemcònchưachắcchắn–mặcdùchínhbảnthânemcũngkhôngbiếtlànókhông chắc chắn đến mức nào - em vẫn nói chuyện với chủ quán vềHenriette vàEmilia.Đối vớiHenriette thì không hoàn toàn không thể laychuyểnđượcchủquán, cònđốivớiEmilia, ngườinhiều tuổihơnbọnem,bằngtuổiFridađấy,thìkhôngcóhyvọnggìcả.Nhưnganhthửhìnhdungxem,chúngnókhônghềmuốnđi;chúngnóbiếtrằngcuộcđờichúngnóởdướiđólàkhốnkhổ,nhưngchúngnóđãanphận;thậtlànhữngtâmhồnđônhậu,khichiataynhau,emnghĩchúngnókhócvìemphảitừbỏcănphòngchung,phảiđivàonơilạnhlẽo(chúngemcholànhữngnơiởngoàiphòngcủachúngemđềulạnh)phảidấnthânđầyloâutrongnhữngcănphònglớn,xalạ,vớinhữngconngườixalạ,chẳngvìcáigìkhácmàchỉđểkiếmsống,mộtviệccũngđãthànhcôngtrongcuộcsốngchung.Cácbạnemsẽkhôngngạc nhiên nếu bây giờ emquay trở về, chiều theo emcó thể họ sẽ khócthươngtíchútchosốphậncủaemmàthôi.Vàlúcnhìnthấyanh,cácbạnemsẽthấyviệcemrađiítlâuthếmàlạihay.Chúngnósẽhạnhphúcvìgiờđâycómộtngườiđànônggiúpđỡvàbảovệchúngem.Cácbạnemsẽlấylàmthíchthútrướcviệcphảigiữbímật,vàsựbímậtnàycànglàmgắnbóchúngtavớinhauhơn.Đianh,emxinanhhãyđếnchỗchúngem!Vớiviệcnàyanhkhôngphảichịutráchnhiệmgìcả,anhcũngkhôngphảivĩnhviễntróibuộcmìnhvới cănphòngcủa chúngemnhư là chúngem.Nếumùaxuânđếnvàanhtìmđượcchỗởkhácởnơinàođó,anhkhôngcảmthấydễchịuởchỗchúngemthìanhcóthểrađi,chỉxinanhtiếptụcgiữbímật,vàkhôngđượcphảnbộichúngembởivìlúcđóbọnemsẽsốnggiờcuốicùngtrong

quán"Ôngchủ".Tấtnhiên,anhcũngphảithậntrọngkhicònởchỗbọnem,anhkhôngđượcxuấthiệnởđâucả,chỉđượcphépcómặtởnhữngnơimàbọnemcholàkhôngnguyhiểm,vànóichunganhphảilàmtheonhữnglờikhuyêncủabọnem.Chỉcóviệcđótróibuộc,khôngcógìkháccả,vàviệcđóđốivớianhcũngquantrọngnhưđốivớichúngem,cònlạianhhoàntoàntựdo,cáicôngviệcmàchúngemphânchiachoanh,sẽkhôngcókhókhăngìđặcbiệthơn,anhkhôngcầnphảisợ.Vậyanhđếnc

-Cònbaonhiêuthờigiannữathìđếnmùaxuân?-K.hỏi.-Đếnnaùaxuânà? -Pepinhắc lại. -ởchỗbọnemmùađông rấtdài,

mùađông của chúng em rất dài vàđơnđiệu.Nhưngởdưới đó chúng emcũngkhôngthắcmắcvìđiềuđó,chúngemđãđượctrangbịchốnglạimùađông.Rồicólầnmùaxuânsẽđến,mùahènữa,cáigìcùngcóthờigiancủanó;nhưngbâygiờnhớlại,emthấymùaxuâncũngnhưmùahèđếncóvẻngắnngủi,dườngnhưnókhôngnhiềuhơnhaingày,vàtrongvàingàyđó,kểcảkhitrờiđẹpnhấtthỉnhthoảngcũngcótuyếtrơi.

Lúcnàycánhcửamở.Pepirunlẩybẩy,trongýnghĩcôđãđirấtxaquầyuống.KhôngphảiFridađếnmàlàbàchủquán.BàtalàmnhưbàtabịbấtngờvìK.vẫncònởđó.K.phânbuarằngchàngđợibàta,vàcảmơnhọđãchophépchàngnghỉđêmtạiđây.BàchủquánkhônghiểuvìsaoK.lạiđợibàta.K.trảlờirằngchàngcảmthấybàcònmuốnnóichuyệnvớichàng,vàxinlỗinếuchàngnhầm;bâygiờchàngcầnphảiđithậtsựbởivìchàngđãbỏtrườnghọckhá lâu,nơiđóchàng làngườigáccổng.Tấtcảđềuxảyradocuộc triệu tậphômqua,K.còn rấtnonnớt trongnhữngviệcnày,vàchắcchắnsẽkhôngxảyramộtlầnnữachuyệnnhưhômqua,gâykhóchịuchobàchủquán.Vàchàngcúichàođểrađi.Bàchủquánnhìnkhắpngườichàngbằngánhmắtkìlạnhưđangmơ.ÁnhmắtnàyđãgiữK.tiếptụcởlạiđóhơnlàchàngmuốn.Giờđâybàchủquánhơimỉmcười,vàchỉbừngtỉnhtrướcánhmắtngạcnhiêncủaK.,dườngnhưbàtachờđợicâutrảlờichonụcườicủamình,nhưngchỉbâygiờbàtamớitỉnhrarằngkhôngcócâutrảlời.

-Nếutôinhớkhôngsaithìhômquaanhđãbấtnhãvàcónhậnxétgìvềquầnáocủatôi?

K.khôngnhớ.-Anhkhôngnhớư?Ởanh,sựbấtnhãđicùngvớisựhnhát.K.chốngchếbằngsựmệtmỏicủangàyhômqua,dễcóthểlàhômqua

chàngđãnóihuyênthuyênđiềugìđó,nhưngkhôngnhớnữa.Chàngcóthểnóiđiềugìvềquầnáocủabàchủquánnhỉ?Cùnglắmlàchàngđãnóiquần

áođẹpnhư thếnàychàngchưabaogiờnhìn thấy trongcuộcđời. Ít ra thìchàngchưabaogiờnhìnthấybàchủquánmặcquầnáođẹpnhưthếtrongkhilàmviệc.

-Anhđừngnóinhữngđiềupháthiện của anhnữa! -Bà chủquánnóinhanh.-Tôikhôngmuốnngheanhnóimộtlờinàonữavềquầnáocủatôi.Anhkhôngcógìliênquanđếnquầnáocủatôi.Tôidứtkhoátcấmanhquantâmtớiquầnáocủatôi.

K.lạicúivàđivềphíacánhcửa.-Nhưthếnghĩalàthếnào,-bàchủquánkêulênphíasauchàng,-anh

chưabaogiờnhìnthấybàchủquánmặcquầnáođẹpkhiđanglàmviệcà?Nhữngnhậnxétquáquắtnàyđểlàmgì?Hoàntoànkhôngthểchịunổi!Anhmuốnnóigìquanhậnxétđó?

K.quaylạivàyêucầubàchủquánđừngtứcgiận.Tấtnhiênnhậnxétthếlàquáquắt.Chàngkhônghềamhiểuvềquầnáo.Chàngđangởtrongmộttìnhthếmànhìnmọibộquầnáokhôngvávàsạchsẽđềuquýcả.Chàngchỉngạcnhiên làgiữađêmkhuyakhimọingườichỉkịpquàng lênngườimộtthứgìđóthìbàchủquánđãxuấthiệnngoàihànhlangtrongmộtbộđồbuổitốiđẹp,tấtcảchỉcóthể.

-Cuốicùngthì,-bàchủquánnói,-xemra,anhđãnhớlạiđiềuanhnóihômqua.Anhlạicộngthêmmộtsựquáquắtmới.Anhkhônghiểuvềquầnáo,điềuđóđúng.Vậythìtôiđềnghịanhmộtcáchnghiêmchỉnhnhấtlàanhhãybỏlốixétđoánloạiquầnáonàođắt,loạinàokhông;vàbộnàothíchhợpvàobuổitốiv.v...Mànóichung,-nóiđếnđâydườngnhưcócơnrùngmìnhchạykhắpngườibàta,-anhlàmơnđừngcanthiệpvàochuyệnquầnáocủatôi,anhhiểuc

VàkhiK.địnhquayđi lầnnữakhôngnóinănggì,bà tahỏi:-Dođâuanhcóđượcnhữnghiểubiếtvềquầnáo?

K.nhúnvai,nóirằngchàngkhôngcóhiểubiếtgìcả.-Anhkhôngcóhiểubiếtgìcả,-bàchủquánnói.-Vậythìanhđừngtôn

chomìnhbấtkỳthứhiểubiếtchuyệnngànhgìhết.Anhđitheotôivàovănphòng,tôichoanhxemmộtcáigìđóvàhyvọnganhsẽdứtkhoáttừbỏthóibấtnhã.

Bàtarakhỏicửa,đitrước.PepinhảyđếnchỗK.lấycớlàlấytiềnchàngcòncầmcủacô,vàhọnhanhchóngthỏathuận,sựviệcdiễnradễdàng,K.đãbiếtcáisânmàcổngcủanómởrangõphụ,cạnhcổngcómộtcánhcửa

nhỏ,khoảngmộtgiờnữaPepisẽđứngsauđó,nghebalầngõthìmởcửa.Vănphòngnằmđốidiệnvớiquầyuống,chỉcầnbướcquahànhlang,bà

chủquánđãđứngtrongvănphòngcóđiệnsángvàsốtruộtchờK..Nhưngvẫn cònmột trở ngại:Gerstäcker đang chờ ngoài hành lang vàmuốn nóichuyệnvớiK.

Khôngdễgìtốngkhứđượcgã,bàchủquáncũnggiúpđỡ,bàlệnhchoGerstäckerphảigiữtrậttự.

-Điđâu?Điđâu?-Mặcdùhọđãđóngcửa,vẫncònnghethấytiếngcủaGerstäcker,hòaquyệnvớitiếngthởdàivàtiếnghongheghêrợn.

Cănphòngnhỏ, được sưởi ấmmột cáchquáđáng.Đứngven theohaibứctườngngắnlàgiásáchvàchiếctủsắt,còndọctheohaibứctườngdàilàmộtchiếctủvàmộtchiếcđivăng.Phầnlớnvịtríđượcdànhchotủ,khôngchỉvìtủđãchiếmcảphầntườngdài,mànócònrấtsâu,choánmộtphầncănphòng,mởrabacánhcửa.BàchủquánchỉvàochiếcđivăngđểK.ngồivàođó,cònbàtangồixuốngchiếcghếxoayđặttrướcgiásách.

-Anhchưahọcnghềcắtmaysao?-Bàchủquánhỏi.-Chưabaogiờ,-K.trảlời.-Anhlàmnghềgì?-Đạcđiền.-Nghềđólàgì?K.giảithích,bàchủquán,vừanghevừangáp.-Anhkhôngnóithật.Tạisaoanhkhôngnóithật?-Bàcũngkhôngnóithật.-Tôiư?Anhlạibắtđầubấtnhãà?Nếutôikhôngnóithậtthìdễthường

tôiphảichịutráchnhiệmvớianhvìnóchắc?Thếtôikhôngnóithậtvềđiềugì?

-Bàkhôngchỉlàbàchủquánđơnthuầnnhưbàvẫncốtỏra.-Xemkìa,anhcónhữngpháthiệnlạlùngchưa!Vậytôicònlàainữa?

Bâygiờquảthậtanhđãbấtnhãquáđáng.-Tôikhôngbiếtbàcònlàainữa;tôichỉthấybàlàvợôngchủquán,và

bàmặcquầnáokhônghợpvớibàchủquánmộttínào,đólàthứquầnáomàtheotôibiết,khôngmộtaitronglàngmặc,ngoàibàra.

-Nàochúngtabắtđầuchuyểnsangthựcchấtcủavấnđề.Anhkhôngthể

imlặng,cólẽanhkhôngphảilàkẻbâtnhã,màanhchỉgiốngmộtđứatrẻ,ngườibiếtchuyệnngungốcgìđóvàthếlàdùcóđổitấtcảcủacảichâcủathếgiớicũngkhôngthểbảonóimlặng.Thếthìanhhãynóiđi:Cógìđặcbiệttrênbộquầnáonày?

-Nếutôinói,bàsẽgiận.-Không,tôisẽcườiđiềuanhnói,sựhuyênthuyêntrẻconmà.Vậyquần

áocủatôinhưthếnào?-Nếubằngmọi giá bàmuốnbiết thì xin thưa: quần áo của bà làm từ

nguyên liệu tốt,nguyên liệuđắt tiền,nhưng thuộcvềmốtcũ, trang tríquánhiều,ngườitalạicắtquárộng,chúngđãlỗithời,khôngphùhợpvớituổitác, thân hình cũng như địa vị của bà. Khi lần đầu tiên tôi nhìn thấy bà,khoảngmộttuầnrồi,ởtrênhànhlangnày,ngaylậptứcquầnáobàlàmtôiđểý.

-Tứclàchúngtôithuộcmốtcũ,trangtríquánhiều,vàcòngìnữa?Vàdođâumàanhbiếttốtnhữngviệcnàythế?

-Tôithấy.Đểbiếtđượcđiềuđókhôngcầnphảicósựtinhthôngnghềnghiệpgìđặcbiệtcả.

-Chỉđơngiảnlàanhnhìnthấyngayư.Anhkhôngcầnphảitìmhiểumàvẫnbiếtđượcmốtmuốngì.Thếthìanhsẽkhôngthểthiếuđượcđốivớitôi,bởivìchỗyếucủa tôi làquầnáođẹp.Anhcóýkiếngìkhông,cái tủnàychứađầyquầnáođấy!

Bàtagạtsangbêncánhcửatủđẩy:Suốtcảchiềudàivàchiềusâuchiếctủ, quần áo chồng lên quần áo, xếp chặt vào nhau, phần nhiều là quần áomàutối,xám,nâu,đen,tấtcảđượctreovàlàmchophẳngphiu.

-Quầnáocủatôiởđây,theoanhtấtthảyđềumốtcũ,trangtríquánhiều.Nhưngđâychỉlànhữngquầnáokhôngcóchỗđểởtrongphòngtôi,trênđócòncóhaitủđầyquầnáo,haitủtogầnnhưchiếAnhngạcnhiênà?

-Không,tôiđãđợimộtđiềugìnhưthếnày,vìtôiđãnóirằngbàkhôngchỉlàbàchủquán,bàcònmuốnmộtcáigìkhác.

-Tôikhôngcốgắngđạtđượccáigìkhác,màchỉmuốnănmặcđẹp,cònanhchỉlàmộtthằngđiên,hoặclàđứatrẻ,hoặclàngườirấtđộcácvànguyhiểm.Bâygiờthìanhhãyđiđi!

K.đãởngoàihành lang,vàGerstäckerđãbámlấyông tayáobành tôcủachàng,thìbàchủquángọivớitheo:

-Ngàymaitôinhậnquầnáomới,cólẽtôisẽchotìmanh.