luận về yêu - uybangiaoduchdgm.net

173

Upload: others

Post on 25-Jan-2022

1 views

Category:

Documents


0 download

TRANSCRIPT

Luậnvềyêu

-AlaindeBotton-

Dịchgiả:TrầnQuốcTân

Côngtypháthành:NhãNam

Nhàxuấtbản:NXBLaođộng

Ngàyxuấtbản:23/05/2014

Sốtrang:256trang

Kíchthước:14.5x20.5cm

Giábìa:68000VNĐ

Hìnhthức:bìamềm

Chụppic:PhiPhiYênVũ

Type:PrinceAshitaka

Beta:PhamNgoc

Ebook:AnnabelleTran

Ebookmiễnphítại:www.Sachvui.Com

AlaindeBotton

Sinhnăm1969tạiZurich,ThụySĩ,hiệnnaysốngởLondon.Ônglàtácgiảcủanhiềutiểuluậnvàđượcgọilàtácgiảcủamột“triếthọcvềcuộcsốngthườngngày”.Cácchủđềcủaôngcóthểlà:tìnhyêu,dulịch,kiếntrúchayvănchương.Cáctácphẩmcủaôngtừngtrởthànhbestsellertạihơn30nước.

Một số tác phẩm tiêubiểu củaAlaindeBotton:Luậnvề yêu, TheNews:AUser’sManual,HowtoThinkMoreaboutSex,StatusAnxiety,TheArtofTravel,HowProustCanChangeYourLife.

Sơlượcvềtácphẩm

Ebookmiễnphítại:www.Sachvui.Com

Cuốnsáchnàychứađựngchínhxácnhữnggìlâunaytavẫnmuốnbiếtvềtìnhyêu:Không

thiếuảotưởngnhưngcũngđầysángsuốt,mêđắmnhưngbiếtgiữkhoảngcách,nồngnhiệtvàrấthàihướcnhưngcùnglúcngậptrànphântíchlạnhlùng.Chínhkhíacạnh“phântích”nàylàmnênsựhấpdẫnnhấtcủaLuậnvềyêu,vìtácgiảđãsửdụngnhữngtriếtthuyếttưởngchừngkhôcứngđểtiếpcậntìnhyêumộtcáchthấuđáo,từrấtnhiềuphươngdiện,kểcảnhữngphươngdiệnmànhữngngườiđangyêuthườngmuốngiấukín.

Luậnvềyêu,tácphẩmthờitrẻcủaAlaindeBotton,hiệnnaylàmộtnhàvăn,triếtgiavàdiễngiảnổitiếngthếgiới,cònđặcbiệthấpdẫnvìtùytheotạngriêngcủamình,độcgiảcóthểđọcnónhưmộttậptiểuluậnsâusắc,hoặcnhưmộtcuốntiểuthuyếtvôcùnghấpdẫnvàkhônghềthiếukịchtính.

Nhậnđịnh

Ebookmiễnphítại:www.Sachvui.Com

“Trongmộtcuốntiểuthuyếtđầutaykhéoléovàđầymỉamai,cóthểnóirằngAlaindeBottonđãcầmtiếpngọnđuốcởnơiStendhalđểnólại.”-TheNewRepublic.

“[Cuốnsách]thôngminh,hàihước,tinhtế,cókếtcấukhéoléo,rấtthôngthái,vớinhữngsoirọiđặcbiệtsángsuốt.”-TheSpectator

Chương1:

Chương2:Lýtưởnghóa

Chương3:Ẩnngữcủacámdỗ

Chương4:Tínhxácthực

Chương5:Tâmhồnvàthểxác

Chương6:ThuyếtMác-xít

Chương7:Nhữngnốtnhạcphô

Chương8:Tìnhyêuhaythuyết

Chương9:Nhansắc

Chương10:Thổlộtìnhyêu

Chương11:Bạnthấygìởcôấy?

Chương12:Thuyếthoàinghivàđứctin

Chương13:Sựthânmật

Chương14:Lờixácnhậnthựctồn

Chương15:Nhữnghụchặccủacontim

Chương16:Nỗisợhạnhphúc

Chương17:Nhữngsựthugiảm

Chương18:Sựkhủngbốtìnhái

Chương19:BênngoàiThiệnvàÁc

Chương20:Thuyếtđịnhmệnhtâmlý

Chương21:Tựsát

Chương22:

Chương23:Dấuchấmlửng

Chương24:Nhữngbàihọctìnhyêu

Chương1

Thuyếtđịnhmệnhlãngmạn

1.Chẳngởđâungườitakhaokhátmộtsốmệnhnhiềunhưtrongđờisốngtìnhái.Tấtcảchúngta,rấtthườngphảichiachănsẻgốivớimộttâmhồnkhôngđồngđiệu,lẽnàolạikhôngđượcdungthứnếutin(bấtchấpmọiphéptắccủathờiđạivănminh)rồimộtngàymìnhsẽđượcsốphậnchogặpngườiđànônghayphụnữtrongmơ?Lẽnàotalạikhôngđượcphépmangmộtniềmtinmôngmuộirằngsaurốttasẽđịnhvịđượcsinhvậtcóthểgiúpxoadịunhữngmongmuốncháybỏngcủađờita?Dẫucholờinguyệncầucóthểbặttămvàosóngbạc,dẫunhữngmốiquanhệthiếusựthônghiểucứtiếpdiễnkhôngngừng,nhưnggiánhưtrờicaorủlòngthương,chúngtacóthựcsựnghĩrằngchỉvì tìnhcờmàtagặpđượcchànghoàngtửhaynàngcôngchúacủalòngmình?Haylẽnàotakhôngthểđểmặcyêuđươnglàmchomờmắtvànhấtmựccoiđólàdấuhiệucủasốphậntìnhái

2.Một sáng thượng tuần tháng Chạp, tôi ngồi hàng ghế hạng phổthôngtrênmộtchuyếnbaycủaBritishAirwaystừParistớiLondonmàtrongđầukhônghềnghĩđếnnhữngchuyện tìnhyêuhayđại loại.MáybayvừabăngquabờbiểnNormandy,nơilớpmâymùmùađôngxámxịtnhườngchỗchokhungcảnhmặtnước trongxanhóngánh liềnmộtdải.Buồnchánvàkhôngthểtậptrungvàoviệcgì,tôinhónlấytờtạpchíhàngkhông,hờhữnglướtquathôngtinvềnhữngkhuresortvàdịchvụởsânbay.Chuyếnbaycóchútgìđóanủitôi,tiếngđộngcơđềuđặntừngchặp,nộithấtxámtĩnhlặngvànụcườingọtlừcủacáctiếpviênhàngkhông.Xechởthứcuốngvàđồănnhẹđượcđẩydọclốiđi,vàmặcdầuchẳngđóichẳngkhát,hìnhảnhđólàmdấylêntrongtôimộtphỏngđoánmơhồlàthứcănsắpđượcmangra.

3.Cólẽthấykhóở,côhànhkháchngồibêntráitôitháotaingheđểsămsoitấmbìahướngdẫnantoànbaytrêntúiđựngphíatrước.Nómôtảmộtvụtainạnlýtưởng,cáchànhkháchđápnhẹnhàngvàbìnhtĩnhxuống

mặtđấthaymặtnước,cácquýcô tháogiàycaogót,bầy trẻkhéo léo thổiphồngáophao,thânmáybayvẫnnguyênvẹnvàthậtkỳdiệulàxăngkhôngbốccháy.

4.“Máybaygặpsựcốthìaicũngchếtcảthôi,chảhiểumấytròđùanàyđểlàmgì?”côhànhkháchhỏibângquơ,khôngnhắmvàoriêngai.

“Chắc để trấn an người ta thôi,” tôi đáp, vì chỉ có tôi là ngườinghe.

“Chếtvậycũngsướng,nhanhgọn,nhấtlàrơicắmđầuxuốngđấtmàanhlạiđangngồiphíatrước.Tôicóôngcậumấttrongmộttainạnmáybay.Anhcóquenngườinàochếtnhưvậychưa?”

Câutrảlờilàchưa,nhưngtôikhôngkịpđápvìcôtiếpviênđãtớivà (khônghềhaybiếtvềnhữngmốihoàinghimang tínhđạođứcvừanhắmvàochủcủacô)mangphầnăntrưachochúngtôi.Tôigọilynướccamvàchựctừchốimộtphầnbánhmỳkẹpmàusắcnhợtnhạt thìcôbạncùngbaynóikhẽ,“Cứlấyđi.Tôisẽăngiúpcho,tôiđangđói.”

5.Côgáimangmáitócmàuhạtdẻ,cắtngắnlàmlộralàndanơigáy,vàđôimắtxanhtolónglánhtránhnhìnthẳngvàomắttôi.Côvậnáocánhmàulơ,đặttrêngốiáokhoáclenmàuxám.Vaicôgầy,mảnhkhảnh,vàtìnhtrạnghoangsơcủanhữngmóngtaychothấychúngthườngxuyênbịcắn.

“Anhchắclàtôikhôngcướpcủaanhchứ?”

“Tấtnhiênlàkhông.”

“Xinlỗi,tôichưatựgiớithiệu,tôilàChloe,”cônóirồichìatayquathànhghếvớikiểubộtịchkháquyếnrũ.

Theosauđólàcuộctraođổivềtiểusửhaibên.ChloenóicôvừađếnParisdựmộthộichợthươngmại.Nămrồi,côlàmthiếtkếđồhọachomộttạpchíthờitrangởSoho[1].CôtốtnghiệptrườngRoyalCollegeofArt,sinhraởYorknhưngchuyểnđếnWiltshiretừbé,vàbâygiờ(ởtuổihaimươiba)đangsốngmộtmìnhtrongmộtcănhộởIslington.

[1.KhuvựcởLondon,nơicóđờisốngvănhóarấtnhộnnhịp.(Cácchúthíchlàcủangườidịch)]

6.“Monglàhọkhônglàmmấthànhlýcủatôi,”ChloenóikhimáybaybắtđầuhạcánhxuốngsânbayHeathrow.“Anhkhôngsợmấthànhlýư?”

“Tôichẳngđểý,nhưngbịdínhphốthai lầnrồi,mộtởNewYork,vàlầnkhácởFrankfurt.”

“Chúaơi, tôi ghét đi lại,”Chloe thở dài và cắnmóngngóntrỏ.“Cảmgiáctớinơicònkhóchịuhơnnữa,tôithựcsựmắcchứngkhiếpsợviệc đến nơi đấy.Cứđi đâu đượcmột thời gian là tôi lại nghĩ điều gì đókhủngkhiếpđãxảyravớimình:tấtcảbạnbèđềuđiđếnquyếtđịnhghéttôihoặclàđámxươngrồngnhàtôivừachết.”

“Côtrồngxươngrồngư?”

“Cũng được vài cây. Gần đây tôi trải qua giai đoạn xươngrồng[2].Lớntồngngồngcòntrồngxươngrồng,tôibiếthơinhínhảnh,nhưngtôitừngsốngmộtmùađôngởArizonavàcóvẻchúnglàmtôihưngphấn.Anhcótrồngcâygìhayhokhông?”

“Chỉ trồngmột cây tỏi rừng, nhưng tôi vẫn thường nghĩ làbạnbèchắcchảaiưatôi.”

[2. Nguyên văn: “cactus phase”. Nhân vật nhại thuật ngữ“phallic phase” (giai đoạn dương vật) của nhà tâm lý học người ÁoSigmundFreud(1856-1939).TheoFreuf,ởgiaiđoạnnàyđứa trẻ3-5 tuổiđãbắtđầucóhứngthútìnhdục.]

7.Chúngtôinóichuyệnvẩnvơ,đilướtquatínhcáchnhaugiốngnhưcáchngườitaloángthoángnhìncảnhvậttrênđườngnúiquanhcouốnkhúc–thếrồimáybaytiếpđườngbăng,độngcơdẫnkhíngượcđểgiảmtốc,vàcontàubaytrởbánhvềphíanhàga,nơingườitadỡnhữngkiệnhàngvàosảnhlưutrúđôngnghịt.Khilấyxonghànhlývàbướcquacửahảiquan,tôiđãphảilòngChloemấtrồi.

8.Phảiđếnlúccậnkềcáichết,ngườitamớituyênbốđượcailàtìnhyêucủađờimình.NhưngchỉmộtthờigianngắnsaukhigặpChloe,tôigầnnhư không tránh khỏi nghĩ cô chính là người phụ nữ ấy. Về tới London,Chloevàtôicómộtbuổichiềucùngnhau.ThếrồimộttutrướcGiángsinh,chúngtôidùngbữatốitạimộtnhàhàngởphíaTâyLodonvàkếtthúcbuổitốitrêngiường,nhưthểđólàviệclàmtuythựcđỗilạlùngnhưngcũngthuậntheolẽtựnhiênnhất.CôđónGiángsinhcùnggiađình,còntôiđiScotlandvớibạnbè,nhưngchúngtôivẫngọiđiệnchonhauhằngngày,cókhingàynămlần,dẫurằngchẳngnóigìcụthể,chỉvìcảhaiđềucảmthấymìnhchưatừngbaogiờnóichuyệnvớiainhưthế,mọilúckhácđềulàsựthỏahiệpvàdốilòng,vàchỉlúcnàychúngtôirốtcuộccóthểthônghiểuvàlàmbảnthânmìnhđượchiểu–vàsựchờđợi(gầngiốngnhưchờsựCứuthế)đãthựcsựtrôiqua.Tôitìmthấyởcômộthìnhbóngphụnữmàtôiđãngóngtìmsuốtcảđờimình,mộtsinhvậtvớinụcười,đôimắt,khiếuhàihướcvàsởthíchvềsách, những nỗi lo và trí thôngminh, kỳ lạ thay, giống hệtmẫu người lýtưởngcủatôi.

9.Vìmang cảm giác chúng tôi sinh ra là để dành cho nhau, càngngàytôicàngkhôngthểgặmnhấmýnghĩrằngviệcgặpChloechỉđơnthuầnlà tìnhcờ.Tôiđãmấtđikhảnăngxemxétvấnđề tiềnđịnhbằng sựhoàinghi cần thiết.Mặc dù cho đến khi đó, không ai trong chúng tôi mê tín,Chloevàtôivẫnsămsoinhữngchitiết,dùnhỏnhặt,nhưlàsựxácnhậnvềnhữnggì bảnnăng chúng tôi cảm thấy: rằng sốphận của chúng tôi là đểdànhchonhau.Chúngtôinhậnracảhaiđềusinhvàokhoảngnửađêm(côsinhlúc11giờ45,còntôi1giờ15),cùngthángvàđềuvàonămchẵn.CảhaichúngtôiđềutừngchơiclarinetvàđềuvàovaitrongvởkịchGiấcmộngđêmhèngàycònđihọc(côđóngHelena,còntôilàngườihầucủaTheseus).Cảhaiđềucóhaiđốmtànnhanglớnởngónbànchânbêntráivàcómộtcáihốctrongcùngrănghàm.Cảhaiđềuhaybịhắthơikhiđidướinắngvàcóthóiquendùngdaođểlấyxốtcàrakhỏichai.ChúngtôithậmchícócùngmộtấnbảnAnnaKareninaởtrênkệ(ấnbảnOxfordcũ)–chỉlànhữngchitiếtnhỏthôi,nhưngchẳnglẽkhôngđủlàmcơsởđểnhữngngườicóđứctindựngxâymộttôngiáomới?

10.Chúngtôigánchocácsựkiênmộtlogictruyệnkểmàchúngrõràngkhông thể sởhữu.Chúng tôihuyền thoạihóacuộcgặp trênmáybaycủamình và xem nó như là kịch bản của nữ thầnAphrodite[3], mànMột,

cảnhMộtcủacâuchuyệntình,mộtbảntựsựkhởithủy.Từkhimỗingườichúngtôisinhra,dườngnhưcáitâmtrílớnlaotrêntrờicaođãkhéoléoxêdịchquỹđạocủachúng tôiđểmộtngàynọchúng tôigặpnhau trên tuyếnđường Paris-London. Bởi vì tình yêu của hai đứa đã trờ thành hiện thực,chúngtôicóthểđãbỏquavôsốcâuchuyệnkhôngxảyra,nhữngmàntìnhcảmchưabaogiờđượcviếtbởingườinàođólỡchuyếnbayhaylàmmấtsốđiện thoại. Cũng giống như các sử gia, chúng tôi nhất định đứng về phíanhữnggìđãthựcsựdiễnra.

[3.NữthầntìnhyêuvàdụcvọngtheothầnthoạiHyLạp,tênLaMãlàVenus.]

11.Tấtnhiên,đánglẽchúngtôinênnhạycảmhơn.CảChloevàtôiđềukhôngthườngxuyênqualạigiữahaithủđô,cũngkhôngcóýđịnhbayvàokhoảngthờigiancụthểnào.TờtạpchícủaChloecửcôsangParisvàophútchótsaukhiphóbanbiêntậpngãbệnh,còntôitớiđóchỉvìmộtcuộchội thảovềkiến trúcởBordeauxđãkết thúcsớmhơnkếhoạch,đủđể tôidànhvàingàyđichơiParisvớimộtngườibạn.HaihãnghàngkhôngquốcgiavậnhànhqualạigiữaCharlesdeGaullevàHeathrowchochúngtôiquayvề.CứcholàcảhaiđềumuốnvềLondonvàođầugiờchiềungày6thángChạp,nhưngcòndodựđếnphútcuốivìkhôngbiếtnênđichuyếnnào,thìxácsuấtđểcảhaicùngngồitrênmộtchuyếnbay(ấylàchưatínhngồiởhaighếcạnhnhau)làmộtphầnsáu.

12.SaunàyChloekểvớitôirằngcôđịnhbaychuyếnmườirưỡicủaAirFrance,nhưngmộtchaidầugộitrongtúixáchbịrỉnướckhiếncôphảisắplạiđồvàmấthếtmườiphútquýbáu.Lúckháchsạninhóađơn,càthẻtíndụngvàgọitaxichocô,đãlàchíngiờmườilămvàcôkhómàđếnkịpchuyếnbaymườirưỡicủaAirFrance.TấttảđếnsânbaysaunútkẹtxenhưmắccửiởgầnPortedelaVillette,cửamáybayđãđóng,vàvìkhôngmuốnđợichuyếnAirFrancekếtiếp,côsangsảnhcủaBritishAirwaysvàđặtmộtvéchuyếnmườigiờbốnlămđếnLondon,nhờđómớilêncùngchuyếnbayvớitôi(trongkhitôicũngcócáclýdocủamình).

13.>Sau đó, không hiểu mạng mẽo tính toán thế nào mà lại choChloe ngồi bên cánhmáybayở ghế 15Avà tôi ngồi cạnh côở ghế 15B.Điềumàchúngtôiđãkhôngbiếtvàolúckhởisựbànluậnvềtấmthẻhướng

dẫnantoànchínhlàxácsuấtvôcùngnhỏđểcuộctròchuyệncủahaiđứadiễnra.Bởivìkhôngaitrongchúngtôicóýđịnhngồighếhạngsangvàcóđến191ghếhạngphổthông,vàChloeđượcxếpởghế15A,còntôiởghế15Bcũnghoàntoàndotìnhcờ,xácsuấtlýthuyếtđểChloevàtôingồicạnhnhau(đấylàcònchưatínhđếnxácsuấtchúngtôiquaysangnóichuyệnvớinhau)là220trên36.290,rútgọnlạicònmộttrên164,955.

BritishAirwaysBoeing767

14.Nhưngtấtnhiênđóchỉlàxácsuấtchúngtôingồicạnhnhaunếunhưcómột chuyếnbayduynhấtgiữaParisvàLondon.Bởivìcóđếnsáuchuyếnbay,vàcảhaiđãdodựgiữasáuchuyếnnày tuyrằngsauđóchọnđúngchuyếnấy,khảnăngbanđầugiảmđi sáu lần,dẫnđếnxácsuấtcuốicùngđểChloevàtôigặpnhauvàmộtbuổisángthángChạptrênbầutrờicủabiển Manche trong một chiếc Boeing của British Airways là một trên989,727.

Pchuyến=

Pchỗ=( )+( )= = =

PchuyếnxPchỗ= x

15.Ấythếmàchuyệnđãxảyra.Phéptoánkhôngthuyếtphụcđượcchúng tôi về các suy luận lý tínhmà chỉ càng củng cố cho cáchdiễngiảihuyềnbívềviệcchúngtôingãlòngtrướccổngtình.Nếukhảnăngchomột

sựkiệnlàvôcùngbé,mànólạixảyra,thìliệuchúngtacóđángtráchcứvìgợiramộtlờigiảithíchmangmàusắcđịnhmệnh?Nếutungđồngxu,xácsuấtđểtôikhôngphảiquaysangChúatrờichấtvấnvềkếtquảlàmộtphầnhai.Nhưngkhivấnđềlàxácsuấtmộttrên989,727,thìítnhấtdướiánhsángcủatìnhyêu,nóchỉcóthểlàsốphận.Phảiviệnđếnmộtđầuócvữngvànglắmmớicóthểdựtính(màkhôngvướngbậnmêtín)đượcđiềubấtkhảkhôncùnglàmộtcuộcgặpđãlàmthayđổicuộcđờicủacảhai.Hẳnlàaiđó(ởđộcao10.000thước)đãgiậtdâychúngtôimấtrồi.

16.Đắmmìnhtrongtìnhyêu,chúngtacheđậybảnchấtmayrủicủađờimìnhđằngsaubứcmàncủasựtoantính.ChúngtakhăngkhăngchorằngcuộcgặpvớiđấngCứuthếcủamìnhđãđượcviếttừtrướctrênmộttấmsớmởrachậmrãitừtrờicao,mộtcáchkháchquanthìtheokiểutrờikêuainấydạvàbởivậykhôngcógìchắcchắn.Chúngtaphátminhrasốphậnđểtránhnénỗiloâutừviệcphảithừanhậnrằngchínhchúngtađãtạorachútýnghĩachođờisốngcủamình,rằngkhôngcócuộngiấynào(vàbởivậykhôngcósốphậnđịnhtrướcnàođangđónđợi)vàngườimàchúngtacóthểgặphoặckhônggặptrênmáybaychẳngcónghĩalýnàongoàinhữnggìchúngtagánchohọ-tómlại,đólànỗilokhôngaiviếttrướccâuchuyệntìnhhayđảmbảotìnhyêuchochúngta.

17.ThuyếtđịnhmệnhlãngmạnbảovệChloevàtôikhỏiýnghĩrằngchúngôi có thể yêumột ai khác tương tự nếu nhưnhững sự kiện diễn rakhácđi,thậtlàmộtsuynghĩchoángváng,vìtìnhyêugắnkếtchặtchẽvớicảmgiácvềsựcần thiếtvàđộcnhấtcủangười tayêu.Làmsao tôicó thểtưởngtượngrằngvaitròcủaChloetrongcuộcđờitôicóthểđượcthaythếtươngtựbằngmộtngườikhác,khichínhđôimắtcôlàthứlàmtôingãlòng,vàcáchcô luộcmì rồi làm ráonước, chảiđầu,vàkết thúcmột cuộcđiệnthoại?

18.Sailầmcủatôilàđãnhầmlẫnđịnhmệnhyêuvớiđịnhmệnhyêumộtngườixácđịnh.SaisótởchỗtôinghĩrằngChloe,thayvìtìnhyêu,mớilàthứrơitõmvàcuộcđờitôi.Nhưngsựdiễngiảimangmàusắcđịnhmệnhcủatôivềsựkhởiđầucủamối tìnhítnhấtcũngminhchứngmộtđiều: tôiyêuChloe.Thờikhắctôinhậnraviệcchúngtôicógặpnhauhaykhôngrốtcuộccũngchỉlàmộtsựtìnhcờ,khảnăngchỉlàmộttrên989,727,cũnglàthờikhắctôisẽkhôngcòncảmthấysựcầnthiếttuyệtđốicủaviệcgắnkết

cuộcđờitôivớicô–vàvìthế,tôisẽkhôngcònyêucônữa.

Chương2

Lýtưởnghóa

1.“Đọcvịngườikhácthìquádễ,vàviệcđóchẳngđưabạnđếnđâu,”EliasCanettiđãnhậnxétnhưvậy,chothấychúngtadễdàngtìmralýdođểvạchlátìmsâuởngườikhác,nhưngchuyệnđóhoàntoànvôích.Chẳngphảichúng ta yêu ai đómột phầnvì ý định tức thời là để trì hoãnviệc đọc vịngườiấy,ngaycảvớicáigiálàlàmthếthìphảitựbịtmắtmộtchúthaysao?Nếu tínhkén chọnvà tìnhyêunằmởhai đầumộtquangphổ, chẳngphảithỉnhthoảngchúngtavẫnngãlòngtrướcaiđóđểtrốnthoátsựkénchọnbóbuộcconngườimìnhsao?Chẳngphảibấtcứtiếngsétáitìnhnàocũngbaohàmsựthổiphồngcốýnàođóvềcácphẩmcủangườitathương–sựthổiphồng làm ta saonhãngkhỏi sựbi quan theo thóiquenvà tập trungnănglượngmìnhvàomột ai đómà ta tin cậy, dẫu cho ta chưa bao giờ tin cậychínhmìnhư?

2.TôilạcmấtChloegiữađámđôngởkhukiểmsoáthộchiếu,nhưngtìmracôởnơinhậnhànhlý.Côđanghìhụcđẩy,cònchiếcxecứngoancốbẻláisangphảidùchobăngchuyềnhànhlýcủachuyếnbayParisnằmmãibêntráisảnh.Vìxeđẩycủatôikhônggặptrụctrặcgì,tôibướcđếnđưanóchocônhưngcôkhôngnhận,nóirằngngườitanêntrungthànhvớixeđẩycủadùchochúngcócứngđầuthếnàovàmộtbàitậpcơbắpcũngkhôngđếnnỗi bi đát lắm saumột chuyến bay.Một cách gián tiếp (qua sảnh tới củachuyếntừKarachi),chúngtôiđếnbăngchuyềncủachuyếnParis,đãtấpnậpnhữngkhuônmặtvôtìnhtrởnênquenthuộckểtừkhilênmáybayởCharlesdeGaulle.Nhữngkiệnhànhlýđầutiênbắtđầulănxuốngthảmcaosuxếplớp,vànhữngkhuônmặtnhìnchămchămlolắngvàonhữngbăngchuyềnđangchạyđểđịnhvịhànhlýcủamình.

3.“Đãbaogiờanhbịbắtgiữởcửahảiquanchưa?”Chloehỏi.

“Chưa.Còncô?”

“Cũngkhônghẳn,nhưngcómộtlầntôithúnhậnvớihọ.GãQuốcxãấyhỏitôicógìđểkhaibáohaykhông,vàtôibảocó,mặcdùtôichẳngmangthứgìbấthợpphápcả.”

“Vậysaocôbảocó?”

“Tôikhôngbiết, tôi cảm thấy tội lỗi:Tôi cókhuynhhướng thúnhậnnhữngđiềumàtôikhônglàm.Việcđógiúptôithoảimáiphầnnào.”

4.“Dùthếnào,cũngđừngnhìntúimàđánhgiátôi,”Chloenóitrongkhichúngtôitiếptụcnhìnvàchờđợitrongkhinhữngngườikhácmaymắnhơn.“Tôimuanóvàophútchótởcửahànggiảmgiá trênRuedeRennes.Trôngnhưdởhơiấy.”

“Chờđếnvalicủatôimàxem.Tôicònchẳngbiếtviệncáicớgìnữacơ.Tôidùnghơnnămrồiđấy.”

“Tôinhờanhđượckhông?Anhtrônghộtôixeđẩytronglúctôitìmchỗđivệsinhnhé?Chỉmộtphútthôi.Vớilại,nếuanhthấycáitúixáchhồngvớiquaicầmmàuxanhdạquangthìlấygiùmtôi.”

5.Mộtlátsau,tôithấyChloebướcquasảnhvềphíatôi,mangvẻmặtmàsaunàytôimớibiếtlàbiểulộđauđơnvàhơiloâuthườngthấycủacô.Gươngmặtcôlúcnàocũngtrôngnhưsắpkhóc,đôimắtcômangnỗisợcủamộtngườisắpsửanghemột tingìđóvôcùngxấu.Điềugìđóởcôkhiếnngườitamuốnanủi,muốntraochocôsựđảmbảo,hayđưachocômộtbàntay.

6.Tôicảmnhậnđượctìnhyêumộtcáchrấtđộtngột,ngaysaukhicôkhơigợimộtcâuchuyệnhứahẹnlàsẽrấtdàivàrấtchán(giántiếplóelênnhờ băng chuyền của chuyến bay Athens vừa đáp khởi động ngay cạnhchúng tôi) làmột kỳ nghỉ của cô với anh trai ởRhodes vàomộtmùa hè.TrongkhiChloenóichuyện,tôithấyhaitaycônghịchvuvơthắtlưngcủacáiáochoànglenmàube(tôitrôngthấyhaiđốmtànnhangdướingóntrỏ)vànhậnra(nhưthểđâyvốnlàđiềuhiểnnhiênnhấttrongcácchânlý)rằngtôiyêucô.Tuycôlúngtúngđénnỗihiếmkhinóichohếtcâu,hoặcđangcóđiềugìlolắng,vàcólẽguđeobôngtaicủacôkhôngđượctốt,nhưngtrông

côthậtkiềudiễm.Tôitrởthànhnạnnhânchomộtkhoảnhkhắclýtưởnghóakhôngkiềmchếđược,chủyếuxuấtpháttừsựnôngnổiđầyxúccảmcủatôicũng như sự thanh lịch của cái áo choàng cặc, rồi những tác động hậuchuyếnbayvàphầnnộithấtchánòmcủakhuhànhlýGasố4,đốilậpvớivẻđẹprạngngờicủaChloe.

7.Hònđảođầykháchdulịch,songhaianhemtôithuêhaichiếcxegắnmáyvà…ChuyệnkỳnghỉcủaChloethậtcánngắt,nhưngsựtẻnhạtcủanókhông làmmọi thứ tệ đi.Tôi ngừnggán chonó thứ logic trần tục củanhữngcuộc tròchuyện thông thường.Tôikhôngcònmuốnxemnó là sâusắchayhàihước,vấnđềkhôngcònởchỗcônóicáigì,màởchỗcôấyđangnóirađiềuđó–vàsự thật là tôiđãquyếtđịnh tìmthấysựhoànmỹtrongmọiđiềucôthốtra.Tôicảmthấysẵnsàngđicùngcôvớibấtcứchuyệnvặtvãnhnào(cửahàngnàycóbántráiôliutươi…),tôisẵnsàngyêumếntừngcâuchuyệnđùanhạtnhẽo,từngdònghồitưởngvốnđãmấtđisợidâydẫn.Tôisẵnsàngtừbỏsựmêmảicủabảnthânđểđổilạisựcảmthôngkỹcàng,đểphânloạitừngmảnhkýứccủaChloe,đểtrởthànhsửgiacủatuổithơcô,đểbiếtđượctấtthảytìnhyêuvànỗisợcủacô.Mọithứcóthểdiễnratrongtâmtrívàthểxáccôđềulậptứctrởnênquyếnrũlạkỳ.

8.Rồihànhlýcũngtới,valicủatôirồisauvàicáicặpnữalàđếntúicủacô,chúngtôisắpchúnglênxeđẩyvàbướcrangoàiquacổngdànhchonhữngngườikhôngcầnkhaibáo.

9.Điềukinhhãinhấtlàlàmsaochúngtacóthểlýtưởnghóangườikhácnhưthế,khimàbảnthânchúngtacònphảivậtlộnmớidungthứđượcchochínhmình–haychínhvìnhữngvậtlộnấy…ĐánglẽtôiphảinhậnraChloecũngchỉlàconngười,vớitấtcảnhữnghàmýcủatừđó,nhưngliệutôicóđángtráchkhikhaokháttrìhoãnmộtsuynghĩnhưvậy?Aikhiyêucũngđềuhyvọnglàmlumờlýtrí.Aikhiyêucũngmongmìnhkhôngtìmthấyởngườikianhữnggìtabiếtlàthuộcvềmình,toànbộsựyếuhèn,chầyđuối, lười nhác, thiếu trung thực, thỏa hiệp và xuẩn ngốc. Chúng ta tungvòng h tình yêu quanh người được chọn và quyết định rằngmọi thứ bêntrongđóđềuítnhiềukhôngchứađựngnhữngkhuyếtđiểmcủabảnthânta.Chúngtanhìnthấybêntrongngườikiamộtsựhoànmỹđểtránhphảinhìnvàobêntrongbảnthânmình,vàquasựhòahợpvớingườimìnhyêu,tahyvọnggiữlạimộtniềmtinmongmanh(dẫurằngtráivớitấtthảynhữnggìta

biết)vàchủngloàimangtênmình.

10.Biếtnhưthế,tạisaotôivẫnngãlòngtrướccổngtình?Bởilẽ,sựphilogicvàbồngbộttrongkhaokhátcủatôiđãkhôngvượtquannổinhucầuđượctinvàocáigìđó.Tôibiếtcómộtkhoảngtrốngmàsựsaysưatìnháicóthểkhỏalấp,tôibiếtniềmhồhởicủaviệcnhânraaiđó,bấtcứai,làđángyêu.TừlâutrướckhiđểýChloe,hẳntôiđãcầntìmởkhuônmặtngườikhácmộtsựvẹnnguyênmàtôichưabaogiờtìmthấyởbảnthânmình.

11.“Anhlàmơnchokiểmtratúi,”nhânviênhảiquannói.“Anhcógìđểkhaibáokhông,chấtcócồn,thuốclá,vũkhí…?”

GiốngnhưOscarWildevớitàinăngthiênbẩmcủaông,tôichựcnói, “Chỉ có tình yêu của tôi thôi,” nhưng tình yêu khôngphảimột tội, ítnhấtthìchưa.

“Tôiđangđứngđợianhnhé?”Chloehỏi.

“Anhđicùngquýcônàyư?”nhânviênhảiquanthắcmắc.

Lobịxétnét,tôinóikhông,nhưngvẫnbảoChloeđợimìnhphíabênkialằnranh.

12.Tìnhyêulàmsốnglạinhữngnhucầutrongtavớitốcđộvôsong.SựthiếukiênnhẫncủatôitrướctrìnhtựhảiquanchứngtỏChloe,ngườimàcáchđóvàigiờ tôihoàn toànkhôngquenbiết,đã trở thànhđối tượngcủahammuốn.Tôisẽchếtmấtnếuđểlạccôấyngoàikia,tôisẽchếtvìmộtaiđóchỉmớibướcvàocuộcđờimìnhlúcmườimộtrưỡisángcùngngày.

13.Chloeđứngđợi,nhưngchúngtôichỉởcạnhnhauthêmchốclát.Côđậuxeởgầnđấy.Tôiphảiđón taxiđếnvănphòng.Cảhaiđềudodựkhôngbiếtcónêntiếptụccâuchuyệnhaychăng.

“Tôisẽgọiđiệnchocô,”tôinóixãgiao,“tacóthểcùngnhauđimuatúi.”

“Ýtưởnghayđấy,”Chloenói,“anhcósốcủatôichưa?”

“Tôielànóhằnvàođầutôirồi,từtấmthẻtrêntúicủacô.”

“Anhcókhiếuđiềutrađấy,hyvọngtrínhớcủaanhkhôngtồi.Rấtvuiđượcgặpanh,”Chloenóivàchìatay.

“Chúcmaymắnvớiđámxươngrồng,”tôinóivớitheokhithấycôtiếnđếnthangmáy,xeđẩycủacôvẫncứngdầungoặtsangbênphải.

14. Trêntaxivàothànhphố,tôicảmthấymộtnỗimấtmátlạlùng.Liệuđâycóthựcsựlàtìnhyêu?Nóiđếntìnhyêusaukhichúngtôimớichỉtrải quamột buổi sáng cùng nhau tức là đang đốimặt với hàng đống ảotưởng lãngmạnvàsựdạidộtvềngữnghĩa.Song,có lẽchúng tachỉphảilòngkhikhông thựcsựbiếtngườichúng taphải lòng làai.Niềmháohứcbansơcầnxâydựngtrênnềnmóngcủasựkhôngbiết.Tìnhyêuhaychỉlànỗiámảnhđơnthuần?Nếukhôngphảithờigian(vốnnằmtrênconđườngriêngcủanó),thìaicóthểnóiđược?

Chương3

Ẩnngữcủacámdỗ

1.Nhữngngườiyêubằngsựchắcchắnkhôngdễdàngbịlạctronglãnhthổcủacámdỗ.Mỗinụcườivàlờinóiđềudẫnđếnhàngchục, thậmchílàhàngvôsốkhảnăng.Nhữnglờinóitrongcuộcsốngbìnhthường(tứclà,cuộcsốngkhôngcótìnhyêu)rõrànglà thế,giờcầnhàngđốngtừđiểnvớivôvànýnghĩasắctháimớihònghiểunổi.Vàvớingườiđichinhphục,nhữngmốihoàinghivoviênhọtrongmộtcâuhỏitrungtâm,đẩyhọđốimặtvớicơnrunrẩycủatêntộiphạmđangđợibảnán:Liệucô/anhtacóthèmkhátmìnhchăng?

2.SuynghĩvềChloekhôngngừngámảnhtôinhữngngàysaucuộcgặpgỡđầutiên.MặcdùáplựcphảihoànthànhđồánchotòavănphònggầnKing’sCross,tâmtrítôivẫnbảihoảilưulạcvềphíacô,lơđễnhnhưngbấtkhảkhángcự.Tôicầnphảitìmhiềuđốitượngmàtôitônsùng,hìnhảnhcủacôcứxenvào tâm trí tôinhưmộtvấnđề cấpbáchcầnxử lý,dẫuchocôchẳngcanhệgìđếndòngsuynghĩcủatôi,nhữnghìnhảnhấy(kháchquanmànói)hoàntoànvôthưởngvôphạt.NhữngmơmộngvềChloecứdiễnratheokiểu,“Ôi,emmớingọtngàolàmsao,giánhưtôiđược…”

Nhữnghìnhảnhkhácthìcóđườngcónéthơn:

(iChloengồicạnhcửasổmáybay

(ii)Đôimắtxanhngấnnướccủacô

(iii)Hàmrăngbấmnhẹvàomôidướicủacô

(iv)Cáicổnghiêngkhicôngáp

(v)Kẽgiữahairăngcửacủacô

3.Giámàtôinhọctâmmộtchútđểnhớsốđiệnthoạicủacô,thìcácconsốđãkhôngcùnglúcbayrakhỏitrínhớtôi(mộttrínhớcóxuhướngdànhthờigiankhôiphụcnhữnghìnhảnhvềmôidướicủaChloe).Mấysố0,7,1sắpxếpthếnàonhỉ?

60791876097187

6017987

6907187

6107987

6709817

6877187?

4.Cuộctìmkiếmkhởiđầukhôngmaymắn.6079187khôngphảisốcủangười tôi thầm thương trộmnhớmàcủamộtdịchvụ tang lễởUpperStreet,mặcdùphảiđếncuốicuộcgọitôimớinhậnrachỗnàylàmdịchvụấy,vàtronghãngHậuKiếpnàycũngcómộtnhânviêntênChloe,ngườiđãđượcgọiđếnchỗđiệnthoạivàmấtnhiềuphútkhổsởđểcốđịnhvịtêntôi(cuốicùngxácđịnhtôilàmộtkháchàngđãhỏivềnhữngbìnhđựngdicốt)chođếnkhitôinhậnracónhầmlẫnvềtêntuổivàgácmáy,đỏmặttíatai,vãcảmồhôihột,nhưlàsắpchếtđếnnơi.

5.KhirốtcuộctôicũnggọiđượcchoChloecủatôiởchỗlàmviệcvàongàyhômsau,cảcôdườngnhưcũngmuốnđưa tôisangmột thếgiớikhác.“Ởđâymọiviệcđangrốibùcảlên.Anhđợimáymộtphútnhé?”cônóichuyệnnhưnhânviêntổngđài.

Tôibựcbộigiữmáy.Bấtchấpsựthânmậttôiđãmặcsứctưởngtượngralàgì,trởvềchốnvănphònghaiđứatôilàhaingườixalạ.

“Nghenày,tôixinlỗi,”cônóikhitrởlại,“bâygiờtôikhôngthểnói chuyệnđược, bọn tôi đangphải chuẩnbị inmộtphụ trươngvàongàymai.Tôigọilạichoanhsauđượckhông?Khinàotìnhhìnhổntôisẽgọiđếnnhàhayvănphònganh.”

6.Chiếcđiện thoại trở thànhdụngcụ tra tấn trongđôibàn tayquỷquáicủangườitôithương,côđãkhônggọi.KhiChloegọivàingàysauđó,tôiđãdiễntậplạibàinóicủamìnhnhiềuđễnnỗikhôngthểnóiratrôichảy.Tôibịgọiđườngđộttronglúcđangphơitấtchân.Tôichạyđếnphòngngủđểbắtmáy.Giọngtôiđầyvẻcăngthẳngvàgiậndữtrongkhilẽratôiđãcóthể che giấy nếu như viết cho cô trên giấy. Những người kém tài ăn nóithườngchọngiaotiếpbằngcáchviết.

“Thậtbấtngờkhicôgọi,”tôinói,giọngngậpngừng.“Lúcnàođóphảiđiăntrưamớiđược.”

“Ăntrưa.Ôitrờiđất.Thựcsựtuầnnàytôikhôngthể.”

“Ừm.Thếăntốithìsao?”

“Tôiđangxemlịchđây,vàanhkhôngtinlàtôikẹtthếnàođâu,ăntốicoibộcũngkhó.”

“Khôngsao,”tôinóibằngmộtgiọngchothấyrõđiềungượclại.

“Haylà,thếnàynhé,anhcócáchnàonghỉbuổichiềunayđượckhông?ChúngtacóthểgặpởvănphòngcủatôivàđiđếnBảotàngQuốcgiahaychỗnàođó.”

7.Tôịcuốnvàonhữngcâuhỏi.ChloeđãnghĩgìkhichúngtôiđitừvănphòngcôởđườngBedfordđếnquảngtrườngTrafalagar?Mộtmặt,côrấtvuikhinghỉmộtbuổichiềuđểđimộtvòngbảotàngvớingườiđànôngcôchỉgặpthoángtrênmáybaymộttuầntrướcđó.Nhưngmặtkhác,trongcáchcưxửcủacô,khôngcógì chứng tỏcuộcgặpnàyvượt rangoàimộtcuộc trò chuyện bạn bè.Bị kẹp giữamột bên thơ ngây vàmột bên thôngđồngtộilỗi,mỗicửchỉcủaChloebắtđầuthấmđẫmnhữnghàmýrấtkhógiảithích.Liệucóđúnglàsaumỗicâunóihaynơikhóemiệngmỗikhicôcườiđềumangdấuhiệutántỉnh,haychỉđơnthuầnlàkhaokhátcủatôiđượcphóngchiếulêngươngmặtngâythơấy?

8.Lúcđầu, chúng tôi thamquanphòng tranhÝgiai đoạn sơPhục

hưng,nhưngsuynghĩcủatôi(tôiđãmấttoànbộcáinhìnphốicảnh,lũtranhấy tựđimàphốicảnhnhau)bịsaonhãng.TrướcbứcĐứcMẹđồng trinh,đứatrẻvàcácThánh,ChloequaysangnhậnxétrằngcôđãluôncảmthấyđiềugìđóvềSignorellivà,đâmlaothìphảitheolao,tôitựbịaraniềmđammêvớibứcChúabịđóngđinhcủaAntonello.Côcóvẻtrầmtư,đắmchìmvàonhữngbứctranh,khôngvướngbậnbởitiếngồnàovàhoạtđộngtrongphòngtranh.Tôiđitheosaucôvàibướcchân,cốtậptrungxemtranh,nhưngchỉbiếtnhìnnhữnggìcôxem.

Trong phòng tranhÝ thứ hai và đông đúc hơn (thời kỳ 1500-1600),chúngtôiđứnggầnnhautớinỗitaytôikhẽchạmtaycô.Côkhôngrụt tay lại và trong thoáng chốc cảm giác về làn da cô làm tôi rộn ràng.Chúng tôiđứng trướcbức tranhcủaBronzino,PhúngdụVenus vàCupid.Cupid hôn lênVenusmẹ chàng, còn nàng thì lén lút rútmộtmũi tên củachàng:nhansắclàmmùlòatìnhyêu.

9.Rồi bỗng dưng, như thểmột lỗi lầm chợt phơi bày, bàn tay cônhíchrachỗkhác.

“Emthíchnhữngdángngườinhỏởphôngnền,nhữngtiêutiênnữvàcácvịthầngiândữ,đạiloạithế,”Chloenói.“Anhcóhiểuđượctấtcảcácbiểutượngnàykhông

“Khônghẳn,anhchỉbiếtVenusvàCupidthôi.”

“Emcònchẳngbiếtnữacơ,vậylàanhghiđượcmộtđiểmrồinhé.Giámàemđọcthầnthoạicổđạinhiềuhơn,”cônóitiếp.“Nhưngquảthật,emthíchnhìnvàosựvậtmàkhôngthựcsựbiếtchúngcóýnghĩagì.”

Côquaysangbứctranh,taycômộtlầnnữachạmvàotaytôi.

10.Bàntaylàbiểutượng(tinhtếhơncácbiểutượngcủaBronzinovàkhôngđượcvẽnhiềubằng)củakhaokháthaychỉlàsựcorútngâythơ,vô thứccủamộtcánh taymỏimệt?Tôicó thểnghĩgìvềcáchChloevuốtphẳngnếpváykhichúngtôibướcvàophòngSơPhụchưngBắcÂuhaylúccôhúnghắnghobêncạnhbứcĐámcướiGiovaniArnolfinicủavanEyckhayđưatôicuốncatalôđểthoảimáilấytaychốngcằm.

Khaokhátđãbiến tôi thànhmộtkẻhammêsăn tìmmanhmối,mộtkẻloạnóclãngmạn,đitìmýnghĩatrongmọithứ.Nhưngbấtkểcónônnaovớicácnghithứccámdỗđếnđâu,tôivẫnbiếtsựbíẩnđãđemđếnchoChloevẻlôicuốnđặcbiệt.Ngườiquyếnrũnhấtkhôngphảingườingaylậptứcchotahôn(chúngsẽsớmmấtđihứngthú)hayngườikhôngbaogiờchophéptahônhọ(chúngtasẽchónglãngquên),màlàngườibiếtlàmthếnàophânphátđủliềulượngkhácnhaucủaniềmhyvọngvàtuyệtvọng.

11.Venusmuốnuốngthứgìđó,vậynênnàngvàCupidrachỗthangmáy.Trongquáncàphê,Chloeđặtmộtcáikhaylênkệ.

“Anhmuốnuốngtràkhông?”côhỏi.

“Có,nhưngđểanhtựlấy.

“Anhdớdẩnquá,đểemlấy.”

“Thôiđểanhlấymà.”

“Không,không,đểem.”

Tròchơitiếptụcthêmvàivòngnữa,sựhăngháicủanórõràngxuấtpháttừnỗiloâuphilýtínhcủacảhaivềsựràngbuộcbaohàmtrongviệcđểngườikia trả tiền thứcuống.Chúng tôingồinhìn raquảng trườngTrafalgar,ánhđèntrêncâythôngNoelmangđếnbầukhôngkhíhộihèkỳquái trongkhungcảnhthànhthị.Chúngtôibắtđầunóichuyệnnghệthuật,rồichuyểnsangcácnghệsĩ,rồitừcácnghệsĩ,chúngtôiđiđếntáchtràthứhai(côthắng)vàchiếcbánh(tỉsốlúcnàylà2-1),rồiđilạcsangchủđềnhansắc,vàtừnhansắcđisangtìnhyêu.

“Emkhônghiểu,”Chloenói,“anhtinhaylàkhôngtinvàothứgọilàtìnhyêuđíchthực?”

“Anhthấychủđềnàyrấtchủquan.Emkhôngthểcholàcómộtphẩmchấtgọilà‘tìnhyêu’,ngườitagánchotừấynhữngthứrấtkhácnhau.Thậtkhóđểphânbiệtgiữađammêvàtìnhyêu,mêđắmvàtìnhyêu…”

“Anhkhôngthấycáibánhnàykinhkhủngsao?”Chloecắtngang.“Lẽramìnhđừngmuanó.Ýemlà,lẽraanhđừngmuanóchoem.Ôitrời,

emlỗmãngquá.”

“Anhchờđợimộtlờixinlỗiviếtragiấy.”

“Nhưngthựcsự,nếuanhhỏihầuhếtmọingườilàliệuhọcótinvào tìnhyêu, học có thể sẽ nói không.Đấykhônghẳn là điềuhọ thực sựnghĩ.Đóchỉlàcáchhọbảovệmìnhtrướccáihọmuốn.Họtinvàotìnhyêu,nhưnggiảvờlàkhôngchođếnkhihọđượcphép.Hầuhếtmọingườisẽnémđitoànbộnỗikhắtkhecủahọnếucóthể.Đasốkhôngbaogiờcócơmaylàmvậy.

12.“Hầuhếtmọingười”màcônóiđếnlàgì?Cóphảitôisẽlàngườixua đuổi nỗi hoài nghi củaChloe?Chúng tôi nói chuyệnvề tình yêumộtcáchtrừutượng,vờnhưkhôngbiếtvấnđềquantrọnglúcnàykhôngpphairlàbảnchấttìnhyêuđúngnghĩa,màlàcâuhỏiđauđầurằngchúngtôilàaivàsẽlàngườithếnàovớingườikia.

Hayquảthậtlúcnàychẳngcógìquantrọngngoàichiếcbánhcàrốtbịcắnnửavàhaitáchtrà?CóphảiChloeđangtrởnêntrừutượngnhưcômuốn,thựcsựmuốnnóinhữngđiềuấy,nhưvậylàđốilậphoàntoànvớiquytắcđầutiêncủasựtántỉnh,nơithứđượcnóirakhôngbaogiờđúnglànhữnggìtanghĩ?

13.Sựlưỡnglựcủachúngtôilàmộttròchơi,nhưnglàmộttròhữuíchvànghiêm túc,nógiảm thiểuviệcxúcphạmkhiđốiphươngchưasẵnsàngvà làmdịu lòngkẻhămhởđếnvừamứckhaokhátcủađôibên.Mốinguycủamấytừquálớnlao“Anhyêuem”cóthểđượclàmdịuđibằngcáchnóithêm,“nhưngkhôngnhiềuđếnnỗianhsẽnóithẳngvớiemđiềuấy…”Chloevà tôiđanglịchsựmiễnchonhaunhucầuphải thanhtoán trọnvẹnchomộtlờituyênbốtìnhyêuchânthành.

14.Chúngtagiúpđịnhnghĩacáichúngtamuốnbằngcáchliênđớiđếnngườikhác.Mộtđồngnghiệp củaChloe cómột thiên tình sửvới cácdạngbạntraikhôngphùhợp.Ngườiđượctuyểnmộhiệntạilàmộttayngâyngô.

“Emkhônghiểutạisaocôấycặpkèvớimộtgãcụcmịchtoxácmặcquầndabốcmùithuốclávàchỉđanglợidụngcôấychochuyệntình

dục?Chuyệnđócũngđượcthôinesucôấymuốndùnganhtavàoviệcchăngối,nhưngthậmchíanhtacònchẳngcươngđượclâuthế.”

“Tệthật,”tôiđáp,âulovềmộtđịacóthểchochuyện“lâu”.

“Đángbuồnthìđúnghơn.Ngườitaphảiđitớicácmốiquanhệvớinhữngsựtrôngđợingangnhau,sẵnsàngchođinhiềubằngnhưngườikia,chứkhôngphảimộtbênthìchớtnhảcònbênkiathựcsựyêu.Emnghĩđólànguồngốcmọiđaukhổ.”

15.Vìđãquásáugiờvàvănphòngcôsắpđóngcửa, tôihỏiChloerốtcuộccôcórảnhđểđiăntốivớitôihômđó.Cômỉmcườitrướcđềnghị,thoáng quay qua cửa sổ, nhìn chiếc xe buýt đang chạy qua nhà thờ StMartin-in-the-Fields, rồi quay lại và nói, “Thôi, em cảm ơn, thực sự làkhôngđược.”

Thếlà,ngaykhitôisắptuyệtvọng,mặtcôđỏgay.

16.Đốimặtvớinhữngtínhiệulậplờ,cònlờigiảithíchnàotốthơnsựxấuhổ:kẻđượcyêukhaokhát,nhưngxấuhổkhôngdámnóira.Cònkẻchinhphục,ướcgìnạnnhâncủaanhtađangxấuhổ,sẽkhôngbaogiờphảithấtvọng.

“Ôi trời, emvừaquênmấtmộtchuyệnkinhkhủng,”Chloenói,đưaramộtlờigiảithíchkhácchođôimáửnghồng,“emđịnhgọisangnhàinchiềunay.Emkhông thể tin làmìnhquênbẵng.Đầuócembị làmsaoấy.”

Ngườiấyđangmờigọitôicảmthông.

“Nhưnganhnày,chuyệnăntốt,chúngtacóthểchọnmộtlúckhác.Emthíchđivớianh,thựcsựlàthế.Chỉlàlúcnàyhơikhó,nhưngemsẽxemlạilịchrồigọianhvàongàymai,emhứa,vècóthểchúngtasẽchọnđượclúcnàođấytrướccuốituần

Chương4

Tínhxácthực

1.Mộttrongnhữngtrớtrêucủatìnhyêulàchúngtathườngtựtin nhất khi tán tỉnh người ít hấp dẫn mình nhất. Đứng trước Chloe, tôikhôngcóchútniềmtinnàovàosựxứngđángcủabảnthânmình.Tôicóthểlàaibêncạnhcô?Chẳngphảithậtlàvôcùngvinhhạnhkhicôđồngýnhậnlờiđiăntối,lạicònvậnđồquámứcthanhlịch(“Thếnàyổnkhông?”,côấyhỏitrênxekhitôiđưacôđếnnhàhàng,“Ổnrồithìtốt,vìemkhôngthayđồđếnlầnthứsáuđâu”),ấylàchưakểcôcònthuậnlòngđáplạitửtếmộtvàithứrơira(ướcgìtôicóthểrụtlạilưỡi)từđôimôikhôngxứngđángcủatôi?

2.Đólàtốithứsáu,ChloevàtôingồitronggóckhuấtởLesLiaisonsDangereuses,mộtnhàhàngPhápmớimởcuốiđườngFullham.KhôngcònsựsắpđặtnàophùhợphơnnữađểtônvinhvẻđẹpcủaChloe.Nhữngngọnnếncắm trêngiáhắtbóngmềm lênkhuônmặtcô,nhữngbức tườngxanhnhợttiệpmàuvớiđôimắtxanhnhợtcủacô.Tuyvậy,cứnhưthểthẫnthờbởithiênthầnngồiđốidiện,tôiđánhmấttấtthảykhảnăngnghĩhaynóivàchỉcóthểlặnglẽvẽnhữnghọatiếtvôhìnhlêntấmtrảbànhồbộtcứngvàhớpnhữngngụmnướccógakhôngcầnthiếttừmộtcáilylớn.

3.Cảmgiác thấp kémgây cho tôi hammuốn khoác lênmìnhmộttínhcáchkhôngphảicủamình,mộtcáitôiđichinhphụcđáptrảmọiđòihỏivàđềnghị từphíangườiđicùngcaoquý.TìnhyêubuộctôinhìnvàobảnthânnhưthểquađôimắttưởngtượngcủaChloe.“Mìnhphảitrởhếnàođểvừalòngcôấy?”tôitựhỏi.Tôikhôngđơmđặtnhữnglờinóidốitrắngtrợn,tôichỉcốtiênđoántấtcảnhữnggìtôitinlàcôcóthểmuốnnghe.

“Emmuốndùngrượuvangkhông?”tôihỏicô.

“Emkhôngbiếtnữa,anhmuốnuốngà?”côhỏilại.

“Anhkhôngsao,nếuemmuốnthìcứgọi,”tôiđáp.

“Anhcứtựnhiênđimà,”côtiếptục.

“Anhthìcóhaykhôngcũngđược.”

“Emđồngý.”

“Thếlàuốnghaylàkhông?”

“Ừm,emkhôngnghĩlàemsẽuốngđâu,”Chloemạomuội.

“Emnóiđúng,anhcũngchẳngthíchuống,”tôiđồngtình.

“Thếthìđừnguốngrượuvang,”côkếtluận.

“Tốt,thếthìtachỉdùngnướcthôinhé.”

4.Mónđầu tiênđượcmang lên, bày trênnhững cái địa với sựđốixứngcủakhuvườnkiểuPháptruyềnthống.

“Đẹpquá,emkhôngdámđụngvàođâu,”Chloenói(chaoôi,cảmgiácấytôibiếtquárõ),“Emchưabaogiờănsònướngnhưthếnày.

Chúngtôibắtđầuăn.Âmthanhduynhất là tiếngdaonĩachạmvàomặtsứ.Dườngnhưchẳngcógìđểnói.TrongđầutôitừbấygiờchỉcóChloe,nhưngtôikhôngthểnóivớicôsuynghĩduynhấtcủatôivàolúcnày.

Sựimlặngchếttiệt.Sựimlặngvớimộtngườithiếuhấpdẫnhàmýrằnghọđángchán.Sự im lặngvớimộtngườihấpdẫnngay lập tứcbảorằngbạnmớilàkẻnhạtnhẽo.

5.Sự im lặng và vụng về đương nhiên có thể được xem là minhchứngđáng thươngcủa lòngkhaokhát.Tán tỉnhmột aimàbạncảm thấydửngdưngthìdễ,kẻtántỉnhvụngvềnhấtcũngcóthểđượcxemlàtaytàitìnhnhất.Nghịchlýthay,việckhôngtimđượcđúngtừđểnóiralạilàbằngchứngtốtnhấtvềđiềumàtamuốnnói.ỞmộtLesLiaisonsDangereuses[1]khác,nữhầutướcdeMerteuilchêtửtướcdeValmontvìviếtnhữngbứcthưtìnhquáhoànhảo,quáhợplý,chúngkhôngthểlàlờilẽcủamộtkẻđangyêuthực thụ, kẻmànhữngýnghĩ sẽ bị trật trìa vànhững lời trơn tru lúcnào

cũnglảngtránh.Khaokhátđíchthựcluônthiếusựlưuloát–nhưnglúcbấygiờtôichỉmonglàmsaođượchoánđổicơntắctịcủamìnhvớisựbahoacủavịtửtước.

[1.Nóiđến tácphẩmphong tìnhLesLiaisonsdangereuses (Nhữngmối quan hệ nguy hiểm) của nhà văn Pháp Pierre Choderlos de Lacios(1741-1803)]

6.TôiphảitìmhiểuthêmvềChloe,bởivìlàmsaocóthểvứtbỏcáitôicủamìnhnếukhôngbiếtsẽcầnchọnmộtcáitôigiảhiệunhưthếnàochothíchhợp?Song,nếunhưcầnđến sựnhẫnnạivà thôngminhđể thămdòmộtaiđóthìtâmtríđầyloâu,mêdạicủatôikhôngthểkhamnổi.Tôicưxửnhưmộtnhàtâmlýhọcxãhộithíchquygián,chỉchựcđẩyđốitáccủamìnhvàonhữngphạmtrùđơngiản,chứkhôngcẩnmựcnhưmộttiểuthuyếtgiasẵnsàngnắmbắtnhữngđiềuvi tếcủabảnchấtconngười.Chỉ trongmónđầutiên,tôiđãhớhênhvớinặngnềnhưchấtvấn:Emthíchđọcgì?(“Joyce,HenryJames,rỗirãithìemđọctờCosmopolitan”),Emcóthíchcôngviệccủamìnhkhông?(“Việcnàocũngnhưcứtcảthôi,anhcónghĩthếkhông?”),Giảdụ thíchởđâucũngđược,emthíchởnướcnào?(“Emvẫnsống tốtởđây,haybấtcứđâumiễnlàemkhôngphảiđổitrấucắmđiệnchomáysấytóccủamình”),Emthíchlàmgìvàocuốituần?(“ĐixemphimvàothứBảy,Chủnhật,tọngsôcôlathảphanhrồitốiđếnlạiloâubứtrứt”).

7. Đằng sau những câu hỏi vụng về như thế (thêm mỗi câu hỏi,dườngnhưtôicàngbớthiểucôhơn)làhammuốnchộnrộnđếnngaycâuhỏitrựcdiệnnhất:“Emlàai?”,vàsauđó:“Anhphảilàngườithếnào?”Nhưngtôiđãthấtbạitrongviệcđốiđầutrựcdiện,vàtôicàngthihànhchiếnthuậtđó,đốitượngcàngvuộtthoátkhỏitấmlưới,mặcdùvẫnchotôibiếttạpchícôđọcvàthứnhạccôthíchnhưngkhôngkhaisángchotôichútgìvềconngườithựccủacô.

8.Chloeghétnóivềbảnthânmình.Cólẽcátínhrõràngnhấtởcôlàsựchừngmựcvàkhuynhhướngtựhạthấpbảnthân.Khicuộcđốithoạiđưacôđếnchỗphảinóivềmình,câuchuyệnsẽkhôngđơngiảnlàvề“em”hay“Chloe”,màlà“mộtconđụtnhưem”.Khuynhhướngtựhạthấpbảnthânởcô thậm chí còn cuốn hút hơn bởi dường như nó không có gì chung vớinhữnglờivanvỉngụytrangcủanhữngkẻtựthươnghại,cáithứtựhạthấp

bảnthângiảhiệutheokiểuEmthậtnguxuẩn/Ồkhông,emđâuphảithế.

Tuổithơcủacôthậtkỳquặc,nhưngcôngấmngầmchịuđựngmọichuyện(“Emghétkịchtínhhóatuổithơ,nhưthểbốmẹcưnganhJobhơnemvậy”).Côlớnlêntrongmộtgiađìnhkháỉa.Chacô(“Mọivấnđềcủabanảysinhkhiôngnộigọiba làBarry”) từng làdânhọc thuật,mộtgiáosưluật,cònmẹcô(“Claire”)từngcóthờigianmởmộthiệubánhoa.Chloelàcon thứ,mộtvịtgiờikẹpgiữahaicậuấmcưngkhôngbaogiờbịphạt lỗi.KhianhcủaChloemấtvìungthưmáyngaysausinhnhậtlầnthứtámcủacô,nỗiđauđớncủabốmẹcôtrởthànhcơngiậndữgiánglênđầucôcongái,chậchạpởtrườngvàùlìởnhà,cứsốngdaisốngdẳngthaychođứacontraiyểumệnhcủahọ.Côlớnlên trongmặccảmtội lỗi,ngậptràncảmgiácbịtráchcứvìnhữngchuyệnđãxảyra,vàcảmgiácrằngmẹcôkhôngcốgắnglàmnóthuyêngiảm.Mẹcôthíchthúđáxoáyvàonhữngkhuyếtđiểmtệnhấtcủamộtngườivàkhôngbaogiờngưng.Chloeluônđượcnhắcnhởvềviệccôhọckémthếnàosovớingườianhđãkhuất,côvụngvềrasao,vàbạnbècôxớnxácnhưthếnào(nhữnglờiphêphánkhôngthựcsựđúng,nhưngcứmỗingàymộtđaynghiếnhơn).Hồibé,Chloehướngsangngườichađểtìmtìnhtrìumến,nhưngcáchôngbưngkíncảmxúccũnggiốngcáchôngphôbàykiếnthứcluật,ôngchiasẻnóvớicômộtcáchmôphạmnhưcáchthứcthaythếchotìnhthương,chotớikhicôđếntuổithiếuniên,ấylàlúcnỗibựcdọccủaChloevớichachuyểnthànhgiậndữvàcôcôngkhaichốngđốiôngvàmọithứôngủnghộ(cũngmaylàtôiđãkhôngchọntheonghềluật).

9.Vềnhữngbạntraitrongquákhứ,chỉcónhữnglờibónggiólộratrongbữaăn:mộtngườitừnglàmthợsửaxemáyởÝvàđãđốixửtệvớicô,cònanhchàngtửtếvớicôrốtcuộcvàotùvìtàngtrữmatúy.Ngườithứbalà triết gia nhánh phân tích ở Đại học London (“Anh không cần phải làFreudcũngthấyanhtalàdạngôngbốemkhôngbaogiờlêngiườngcùng”),người thứ tư làmột thợ lái thửxe chohãngRover (“Chođếngiờ emvẫnkhông hiểu tại sao mình thích người này. Chắc là em thích giọngBirminghamcủaanhấy”).Nhưngtôivẫnchưathấyđượcbứctranhtoànvẹnvàvìvậy trongđầu tôi,mẫuđànông lý tưởngcủacôấyvẫnphải thườngxuyênđượcđiềuchỉnh.Cókhivừacangợixongmộtthứthìcôđãdèbỉunó,khiếntôiđếnphátcuồngvìphảisắpxếplạimọithứ.Khithìcôcóvẻcangợisựmongmanhdễvỡ,khikháccôlạichêbainóvàcangợitínhđộclập.Tuyrằngsựchungthủyđượccôtándươngnhưlàgiátrịtốithượngnhưngsauđócô lạibàochữacho tộingoại tìnhđểphêphán thóiđạođứcgiả tronghôn

nhân.

10.Sựphứctạptrongcáccáchnhìncủacôđẩytôivàotrạngtháitâmthầnphânliệt.Mónchính(tôidùngthịtvịt,côăncáhồi) làmộtvũngđầmlầycắmđầymìn.Phảichăngtôiđãnghĩvợchồngnênsốngvớinhauđếnđầubạcrănglong?Tuổithơtôicóbaogiờgiankhókhôngnhỉ?Tôiđãthựcsựyêuaiđó?Tôilàngườicảmtínhhaylýtrí?Tôiđãbầuaitrongđợtbầucửvừarồi?Màuưathíchcủatôilàmàugì?Tôicónghĩlàphụnữbấtđịnhhơnđànông?Vìviệctrảlờinhữngcâunàybaohàmrủirotaphảixacáchnhữngaikhôngđồng tình, thành thử tôi tuyệtchứng tỏđượcmìnhcóchútđộcđáonào.

11.RồiđếnlúcChloegặpphảimộtlựachọnkhókhác,vìđãđếnmóntrángmiệng,vàmặcdùchỉcómộtlựachọn,côvẫncónhiềuhơnmộthammuốn.

“Anhnghĩnêndùngsôcôlahaycaramen?”côhỏi,nhữngnếptộilỗihằntrêntrán.“Haylàanhchọnmộtthứ,emmộtthứrồichúngmìnhăncùng.”

Tôikhôngthíchgiảiphápnào,bụngtôiđangkhótiêu,nhưngvấnđềkhôngphảichỗđó.

“Emthíchsôcôla,anhthìsao?Chloehỏi.“Emkhôngthểhiểunổingườinàokhông thích sôcô la.Có lầnemđi chơivớimộtgã, anhchàngRobert emvừakể, em chưabao giờ thấy thoảimái với anh ta, nhưng emkhông lý giải được tại sao.Rồimột ngàymọi thứ trởnên rõ ràng:anh takhôngthíchsôcôla.Ýemlàanhtakhôngchỉkhôngthích,màcònghétnó.Cứ thử đặtmột thanh trướcmặt anh tamà xem, anh ta sẽ không bao giờđụngvào.Trướcnayemkhôngbaogiờdínhdángvớinhữngaicókiểusuynghĩcựcđoannhưthế.Tấtnhiênsauđó,anhthấyđấy,rõràngbọnemphảichiatay.”

“Trongtrườnghợpnàychúngtanêngọitrángmiệngchocảhaivànếmthửcủanhau.Nhưngmàemthíchgì?”

“Gìcũngđược,”Chloenóidối.

“Thậtư?Vậynếuemkhôngphiền,thìanhănsôcôla,mónkhoáikhẩucủaanhđấy.Emcóthấybánhsôcôlahailớpởđằngkiakhông?Chắclàanhsẽgọimónđó.Nónhiềusôcôlahơn.”

“Trônganhcóvẻtộilỗilắmđấy,”Chloenói,cắnmôidướitrongmộtcửchỉđềphòngvàxấuhổ,“nhưngsao lạikhôngnhỉ?Anhnóiđúng.Đờilàmấytí.”

12.Thếlàtôilạinóidốilầnnữa(tôibắtđầungthấytiếngđàngàgáy trongbếp).Trướcgiờ tôi luôndịứngvới sô cô la không ít thì nhiều,nhưnglàmsaotôicóthểthànhthậtkhibiếttìnhyêusôcôlatrởthànhtiêuchuẩnđộcnhấtchosựtươngđồngvớiChloe?

Tôiđãquyếtđịnhrằngsựcuốnhútđồngnghĩavớiviệcxóabỏtấtcảcácđặcđiểmcánhân,cáibảnngãđichthựccủatôisẽxungđộtvàvôgiátrịtrướcnhữngđiểmhoànmỹởngườitôiyêu.

13.Tôiđãnóidối,nhưngliệuChloecóthíchtôihơn?Kỳlạthay,côchỉhơitỏvẻthấtvọngkhinghĩvềhươngvịcủabánhcaramen,trongkhitôiđãkhăngkhăngđòiănsôcôla,chothấythíchhayghétsôcôlacũngđềudẫnđếnrắcrốinhưnhau.

14.Chúngtatrởnênhấpdẫnnhờsựtrùnghợpnhiềuhơnlànhờdựtính.Chloeđãlàmgìđểkhiếntôingãlòngvớicôấy?Dòngcảmxúccủatôiliênquanmậtthiếtđếncửchỉkiềudiễmcủacô,từcáchcôhỏibồibànthêmbơ,chotớiquanđiểmcủacôvềchínhtrịhaybộđầmmàcôlựakỹ.

Hiếm khi nào tôi hồi đáp những bước phụ nữ thường dùng đểquyếnrũtôi.Tôithườngbịcuốnhútbởinhữngchitiếtxalạmàảquyếnrũthậmchícònkhôngmàngtrưngravịtrínổibật.Cólầntôigặpmộtcôgáicólưathưariamép.Tuylúcbìnhthườngthìkhóchịuđấy,nhưngkhônghiểusaolầnđótôilạithấythíchthúkỳlạ,khaokhátcủatôibịthuhútvàochỗđặcbiệtđóthayvìvàonụcườiấmáphaycáchnóichuyệnthôngminhcủacônàng.Khinói chuyệnnàyvớiđámbạn, tôi phải phânbuamãikhi chorằng đích thị cómột “luồng nhân điện” không thể phân định – nhưng tôikhôngthểtựchegiấumìnhchuyệntôisaynắngmộtcôgáicóriamép.Khitôi gặp lại người phụ nữ ấy, hẳn ai đó đã đề xuất cô triệt lông bằng điện

phân,nênphầnriamépkhôngcòn,và(mặcchonhiềuđứctínhkháccủacô)khaokhátởtôicũngdầnbiếnmất.

15.ĐườngEustonvẫnchậtníchxekhichúngtôitrênđườngvềlạikhuIslington.Trướckhinhữngkhúcmắctrởnênquantrọng,cảhaiđãnhấttrí là tôiđưaChloevềnhà, thếnhưngnhữngsongđềcủasựquyếnrũvẫncònhiểnhiệnđậmđàtrênxe.Khivởkịchđãdiễnđếnmứcấy,cókhidiễnviênbuộcphảihysinhbớtkhángiảcủamình.Tuynhiên,đếntrướccửanhà23AđườngLiverpool,vìlosợhiểusaiýnghĩacácdấuhiệu,tôinhậnđịnhđâyvẫnchưaphảilúcgợiýcômờimìnhlênnhàuốngmộttáchcàphêẩndụ.

Nhưngsaubữaăncăngthẳngvàgiàusôcôla,dạdàytôiđộtnhiênphátlộnhữngthứbậcưutiênkhácnhau,vàtôibuộcphảihỏicôchophéptôilênnhà.TôitheoChloelêncầuthang,vàophòngkháchvàđượcdẫnđếnphòngtắm.Vàiphútsauvớiýđịnhvẫnkhôngthayđổi,tôivớilấyáokhoácvàthôngbáo,vớitấtcảthầmquyềnsuynghĩcủamộtngườiđãquyếtđịnhtốtnhấtlànênkiềmchếvàgiữnguyênhiệntrạngcáchuyễntưởngtrảiquatrongnhữngtuầnvừarồi,rằngtôiđãcómộtbuổitốiđángyêu,hyvọnggặplạicôsớmvàsẽgọichocôsaulễGiángsinh.Hàilòngvớisựchínchắnđó,tôihônvàohaimácô,chúccôngủngonvàquayravề.

16. Bởithế,maymắnthaylàChloekhôngdễdàngbị thuyếtphục,nàngchặncuộctẩuthoátcủatôibằngcáchnắmlấyhaiđầukhănquàngcổ.Nàngkéotôivàonhà,quànghaitaylêncổtôivàđứnghìnhnhìntôivớimộtnụcườimàhẳnnàngđãđểdànhtrướcđóchocâuchuyệnvềsôcôlachưacóhồikết, và thì thầm, “Mìnhcóphải trẻ conđâuanh.”Sau lờinóiđó,môinàngchạm lênmôi tôivàhaiđứacómột trongnhữngnụhôndàinhấtvàtuyệtvờinhấtmàloàingườitừngbiếtđến.

Chương5

Tâmhồnvàthểxác

1.Ítcóthứgìtráingượcvớitìnhdụcnhiềunhưsuynghĩ.Tìnhdụclàbảnnăng,philýtrívtựphát,trongkhisuynghĩthìthậntrọng,táchbạchvàmangtínhđánhgiá.Suynghĩtrongkhilàmtìnhlàviphạmluậtcơbảncủaviệcgiaohợp.Nhưngtôicólựachọnnàokhông?

2.Đó là nụ hôn ngọt ngào nhất, là tất thảymọi điều người tamơmộngvềmộtnụhôn.Nóbắtđầuvớicáinhìnđắmđuốiâuyếmvànhữngxâmnhậpthămdòđầydịudàng,tiếtramùihươngriêngbiệtcủahailànda.Rồi áp lực tăng lên, hai đôimôi chạm trở lại và tách ra,môi tôi rờimôiChloe trong thoáng chôc để lướt dọc haimá, thái dương và tai cô.Cô ápngười cô lại gầnvàhai chân chúng tôi quấnvàonhau.Đờđẫn, cả hai đổngườixuốngsofa,ghìmchặtlấynhau.

3.Tuynhiên,vẫncóthứgìlàmgiánđoạncảmgiácthiênđườngnày,đó làý thứccủa tôi rằng thậthoang lạkhinhậnramìnhđươngnằmtrongphòngkháchcủaChloe,môiápvàomôicôvàcảmnhậnđượchơiấmcủacôbêncạnhmình.Sautoànbộsựnhậpnhằng,nụhônxảyđếnbấtngờđếnnỗitâmtrítôikhôngnỡnhườnglạiquyềnkiểmsoátchothểxác.Điềutôiđểýlàýnghĩvềnụhôn,chứkhôngphảibảnthânnụhônấy.

4.Tôikhôngthểdứtmìnhrakhỏisuynghĩrằngmộtngườiphụnữmàcơthểchỉvàigiờtrướccònlàmộtkhuvựcriêngtưtuyệtđối(chỉthấpthoángẩnhiệnqualớpáovàdiềmváy)lúcnàychuẩnbịcởibỏxiêmytrướcmặttôi.Mặcdùchúngtôiđãnóichuyệnvớinhaumộtthờigian,tôivẫncảmthấythiếusựcânxứngtronghiểubiếtcủatôivềChloe-ban-ngàyvàcô-ấy-ban-đêm, giữa sự thânmật bao hàm trong việc tiếp xúc với cơ thể cô vànhữngđịahạt còn lại trongcuộc sốngcủacômàphầnnhiều tôi cònchưabiếtđến.Songsựhiệndiệncủanhữngýnghĩcứchảytrôigiữacơnnínthở

vềmặtvật lýdườngnhưđốichọigaygắtvớicácquy luậtcủakhaokhát.Những suy nghĩ ấy dường như đạt đến độ khách quan làm tôi khó chịu,giốngnhưcómộtngườithứbađangquansát,chứngkiến,vàthậmchíđánhgiá

5.“Chờđãanh,”Chloenóikhitôicởikhuyáocô.“Đểemkéorèm,emkhôngmuốncảthiênhạtrôngthấy.Saochúngtakhôngvàophòngngủnhỉ?Trongđấyrộngrãihơn.”

Chúngtôiđứnglênkhỏighếsofatùtúng,bướcdọchànhlangkêđầy sách để vào phòng ngủ của Chloe. Chiếc giường lớnmàu trắng nằmgiữa,chấtđốngchăngốivàsáchbáo,quầnáovàmộtchiếcđiệnthoại.

“Bừabộnquá,”Chloenói,“đâymớilànơiemở,nhữngchỗkhácchỉđểngắmthôi.”

Cómộtconthúnằmtrênđốnglộnxộn.

“ChàoGuppyđianh–mốitìnhđầucủaemđấy,”Chloenói,đưachotôimộtconvoixámđầylông,mặtnókhôngbiểuhiệnchúngghentuôngnào.

6.Chloe cóvẻngượngnghịu trong lúcdọnđồđạc trêngiường, sựháohứccủacơthểchúngtôichỉmộtphúttrướcđãnhườngchỗchobầuimlặngnặngnề,bởicảhaiđềuloâubiếtsắpđếnlúcphảitrútbỏquầnáo.

7.KhiChloevàtôicởiquầnáochonhautrênchiếcgiườnglớnmàutrắng,nhờánhsángtừngọnđènnhỏbêncạnhgiường,lầnđầutiênnhìnthấynhaulõathể,chúngtôicốgắnglàmravẻkhôngmấychútâm,giốngAdamvàEvatrướckhisangã.TôilầnhaitaydướiváyChloevàcôcởikhuyquầndàicủatôivớimộtvẻdửngdưngbìnhthườngnhưaiđómởnắpthùngthưhaythaygatrảigi

8.Song, nếu cómột thứ làm thui chột niềmđammê, hẳnđó là sựvụngvề.ChínhsựvụngvềđãnhắcnhởtôivàChloevềvẻnựccườivàoáiămcủaviệccuốicùngphảilêngiườngcùngnhau,tôicốgắngcởiquầnlót

củacô(mộtphầncủanóbịvướngởđâuđógầnđầugối),còncôgặpkhókhănvới nhữngkhuy áo sơmi của tôi, tuyvậy cảhai đều cốkhôngbìnhluận, thậm chí không cười, nhìn nhau vớimột vẻ đầy đứng đắn của hammuốn,nhưthểkhôngnhớtớicáiphầnđầytiềmnănggâycườicủasựviệcđangdiễnra,ngồibánkhỏathântrênthànhgiường,haikhuônmặtđỏửnggiốngnhưhaiđứahọctròđangphạmtội.

9.Nhàtriếthọcởtrêngiườngcũnglốbịchnhưnhàtriếthọcởhộpđêm.Ởcảhaiđấutrường,bởivìcơthểlàthứthốnglĩnhvàdễtổnthươngnên tâm trí trở thành tay sai cho sự đánh giá tách bạch, im lìm. Tính bấttrungcủaýnghĩnằmởsựriêngtưcủanó.“Nếucóthứgìđóanhkhôngthểnóivớiem,”mộtngườitìnhsẽhỏi,“nhữngýnghĩanhchỉdànhriêngmình,liệuanhcóthựcsựđángtinkhông?”

TôikhôngmangmộtsuynghĩnàođộcáckhitayvàmôitôilướtdọctheocơthểChloe,chỉlàtôisợtâmtríChloehẳnsẽbịkhuấyđộngnếubiếtngườinằmcạnhcôđangsuynghĩđiềugìđó.Bởiýnghĩbaohàmsựđánhgiá,vàchúngtađềubịhoangtưởngđủđểnghĩrằngcácđánhgiáđềutiêucực,rấtchínhđáng,trongphòngngủsuynghĩlàthứđángngờ.Bởivậytiếngthởhổnhểnnhậnchìmâmhanhsuynghĩcủahaikẻđangyêuxácnhậnrằng:Tađangquáđắmsaynênkhôngthểsuynghĩbấtcứđiềugì.Tôihôncô,vàbởivậytôikhôngsuynghĩ–đólàhuyềnthoạichínhthứcngựtrịphíatrênviệclàmtình,cănphòngngủnhưkhônggianđộcnhấtnơihaiđối tácngầmthoải thuậnkhôngnóivớinhauvềniềmngạcnhiênxuấtphát từnỗikinhsợvềsựkhỏathâncủahọ.

10.Cócâuchuyệnvềmộtnữđồngtrinhmộđạothếkỷ19,vàongàycướicủamình,côđượcmẹcảnhbáo,“Tốinay,chồngconsẽlêncơnđộngkinh,nhưng sángmai con sẽ thấynóhồiphục.”Vảchăngcóphải tâm tríkhônglàmtabấtmãnlàbởinótượngtrưngchosựtừchốicuộcđiênloạnnày,giốngnhưkhimộtngườicốgiữmình trấn tĩnh trongkhikẻkiađangsắphếthơitắtthở?

11.ỞthờiđiệnphươngphápMastersvàJohnson[1]gọi làgiaiđoạnsắpsửaphuntràothìChloengướcnhìntôivàhỏi:

[1.Mộtphươngphápđiềutrịxuấttinhsớm.]

“Anhđangnghĩgìthế,Socrates?”

“Anhkhôngnghĩgì,”tôiđáp.

“Đừngcóxạo,emthấytrongmắtanh,anhcườigìthế?”

“Chẳnggìcả,anhđãbảoemrồi,hoặcnếumuốnanhcóthểnóitrămnghìnthứvềem,buổitốinay,việcchúngtađiđếnchuyệnnày,vềcảmgiáchoanglạnhưngthậtthoảimái.”

“Hoanglạ?”

“Anhkhôngbiết,ừ,hoanglạ,anhthấymìnhbắtđầuýthứcđếnđộphilývềmọithứ.”

Chloecười.

“Cógìđángcườiđâunhỉ?”

“Anhxoaylạixemnào.“Đểlàmgìmớiđược?”

“Cứxoayngườilạiđi.”

Phíabênkiaphòng,đặttrêntủkéovàxoaylàmsaođểChloevẫnthấyđượckhinằmtrêngiường,mộttấmgươnglớnđangsoithânthểchúngtôinằmcạnhnhautrongchăn.

CóphảiChloeđangquansátcảhaitừbấygiờ?

“Emxinlỗi,emnênnóivớianhtrước,”cômỉmcười,“chỉlàemkhôngmuốnnhắcđếnngayđêmđầutiêncủachúngmình.Cóthểnólàlýdolàmanhnhộtnhạt.”

Chương6

ThuyếtMác-xít

1.Khinhìnaiđó(mộtthiênthần)từđịavịmộtkẻyêuđơnphươngvàtưởngtượngnhữngkhoáicảmcóthểcókhiởcùnghọtrênthiênđường,chúngtasẽcókhuynhhướnglờđimộtmốinguyhạitolớn:sứchấpdẫncủahọsẽmauchóngphainhạtđếnthếnàonếuhọcũngđemlòngyêuchúngta.Chúngtangãvàotìnhyêubởivìkhaokháttrốnthoátsựsađọacủabảnthâncùngvớiaiđótaxemlà lý tưởng.Nhưngnếucóngàyconngườiấylạiđiyêuchúngtathìsao?Sốclắmchứ.Làmsaohọcóthểthánhthiệnnhưchúngtahyvọng,khimàgucủahọtệhạiđếnđộchấpnhậnmộtngườinhưta?Nếuđểmàyêu,chúng taphải tin rằngngười ta thươngvượt trộichúng ta theocáchnàođó,chẳnghóa ra thật làmộtnghịch lý taiáckhichúng tachứngkiến tìnhyêunàyđượchồiđápư?“Nếuanh/côấyquá tuyệtvời, làmsaoanh/côấycóthểyêumộtngườinhưmình?”

2.Vớisinhviênngànhtâmlýtìnhái,khôngcólãnhđịanàophongphúhơnlàbầukhôngkhícủabuổisánghômsau.NhưngChloecónhữngmốiquantâmkháckhibướcrakhỏigiường.Côsangphòngtắmbêncạnhđểgộiđầuvàkhitỉnhdậy,tôinghethấytiếngnướcđậpxuốngnềnđáhoa.Tôinằmnán lại trêngiường,bọcmình tronghìnhhài vàmùihươngcơ thể cô cònvươngvấtnơitấmchăn.ĐólàbuổisángthứBảy,vànhữngtianắngthángChạpbẽnlẽnrọiquarèmcửa.Quảlàmộtđặcânkhiđượccuộntròntrongchốn ở linh thiêng của Chloe, nhìn những đồ vật đã tạo nên cuộc sốngthườngngàycủacô,ngắmnhữngbứctườngbaoquanhkhicôthứcdậymỗisáng,chiếcđồnghồbáothức,mộtvỉaspirin,đồnghồđeotayvàđôibôngtaicủacôtrênbànđầugiường.TìnhyêucủatôichínhlàsựsayđắmmọithứChloesởhữu,mọidấuhiệuvậtchấtcủamộtcuộcsốngtôivẫnchưakhámpháhếtnhưngcóvẻlàphongphúvôchừng,đầyắpnhữngđiềukỳdiệumàcuộcsốngtraochođôibàntaycủamộtcánhânphithường.cómộtcáiradiovàngửngởmộtgóc,mộtbứctranhMatissetựavàoghế,quầnáocủacôtừđêmhômtrước treo trong tủbêncạnh tấmgương.Trênmặt tủcómột tập

giấytờ,bêncạnhđólàtúixắcvàchùmchìakhóa,mộtchainướcvàconvoiGuppy.Theomộthình thức lan truyền, tôiđãngã lòngyêumọi thứcôsởhữu,tấtcảdườngnhưquákhơigợi,đầytínhthẩmmỹ,khácxanhữnggìmàngườitacóthểmuađượcởcửahàng.

3.“Anhcóthửmặcquầnlótcủaemkhôngđấy?”mộtlátsauChloehỏikhibướcrakhỏiphòngtắm,quấntrênmìnhmộtcáiáochoàngtrắngmịnnhưnhungvàchiếckhăntắmquấnquanhđầu.“Anhlàmgìtừbấyđếngiờthế?Anh rakhỏigiườngđi chứ,mìnhkhông thểphíphạmngàyhômnayđược.”

Tôithởdàiđểugiả.

“Emsắpsửađimuađồvàchuẩnbịbữasángchocảhai,tronglúcđóanhtranhthủtắmđi.Trongtủcómấycáikhăntắmsạchđấy.Hônemđichứ?”

4.Phòngtắmlạilàmộtkỳquankhác,đầynhữnghũkem,lotionvànướchoa:thánhđịacủacơthểcô,cònchuyếnghéthămcủatôilàcuộchànhhươngsũngnước.Tôigộiđầu,hátnhưmộtconlinhcẩuởdướichânthácnước,laukhôngườivàthửbànchảiđánhrăngmớiChloevừađưa.Khitôiquaylạiphòngngủđộmườilămphútsau,côđãđikhỏi,giườngđãdọn,cănphòngngănnắpvàrèmđãkéo.

5.Chloe không chỉ nướng bánhmì, cô chuẩn bị cảmột bữa thịnhsoạn.Cómộtgiỏbánhsừngbò,nướcépcam,mộtấmcàphêthơm,vàitráitrứngvàbánhmìnướng,vàmộttôtokềnhởgiữabànđựngnhữngbônghoamàuvàngvàđỏ.

6.“Tuyệt,” tôi ta thán, “emsửa soạn toànbộ thứnàychỉ trong lúcanhtắmvàthayđồ.”

“Vìemkhôngchây lườinhưanh.Thôinào,ăn trướckhiđồănnguộimất.”

“Cứthếnày,emthậtdễthương.”

“Thôiđiôngtướng.”

“Không,anhnóithậtđấy.Khôngphảingàynàoanhcũngcóbữasángchuẩnbịsẵnđâu,”tôinói,vòngtayômeocô.Côkhôngquaylạinhìntôi,nhưngnắmtaytôivàsiếtmộtlúc.

“Thôiđừngtựsướngnữa,emlàmthếkhôngphảivìanhđâu.Cuốituầnnàoemchẳngănthếnày.”

Lờinóidốiấyngầmẩnmộtniềmkiêuhãnh, trongcáchcôchếnhạochuyện tình cảm, trongviệc tỏ rahờhững,dửngdưng,khắckỷ, tuyrằngtrongtimcôhoàntoàntráingược:lýtưởnghómơmộng,chânthànhvàgắnbósâusắcvớimọithứcôtựcholàủymị.

7.Trongsuốtbữasángcựckỳủymịấy,tôinhậnramộtđiềudườngnhưrõràng,khiếntôicảmthấyvừangoàidựtínhvừaphứctạp:Chloebắtđầucảmnhậnởtôimộtchútgìđócủanhữnggìtôiđãcảmthấyvớicôtừnhiềutuầntrước.Nóikháchquan,đókhôngphảimộtsuynghĩbấtthường,nhưngkhingãlòngyêucô,tôiđãhoàntoànlàmlơkhảnăngcủasựhồiđáp.Tôitinvàoviệcyêuhơnlàđượcyêu.Vàcólẽtôiđãchủyếutậptrungvàođộnglựcyêulàbởiđượcyêulúcnàocũngphứctạphơnyêu,mũi têncủathầnCupidluôndễbắnrahơnđónlấy.

8.Chínhkhókhăn trongviệcnhận lấynàyđã làm tôi trăn trở suốtbữasáng,vìmặcchobánhsừngbònêncóthêmbơvàcàphênênnồnghơn,thứgìđóvềsựthuhútvàâuyếmmàchúngtượngtrưngvẫnquấynhiễutôi.Chloeđãtraothânthểchotôivàođêmtrước,sánghômsaucôtraochotôigianbếp,nhưnglúcnàytôikhôngthểngănmìnhcómộtcảmgiácbấttiện,cáithứliềnkềvớisựcáubẳnvàthuộcvềýnghĩbịbópnghẹt:“Tađãlàmchiđờitađểphảinhậnlấyđiềunày?”

9.Nếunhưaiđókhônghoàntoànchấpnhậnđượcvẻđángyêucủahọ,thìviệcnhậnđượctìnhyêuthươngcóthểtrôngthậtgiốngkhihọđượcbanvinhdựchomộtkỳcôngmàngườidócảm thấykhôngcó liênhệgì.Nhữngtìnhnhânkhôngmaymắnphảichuẩnbịbữasángchotípngườinhưvậybuộcphảigắnghếtsứcchonhữngsựbuộctộilẫnnhauphátsinhbởitấtcảkẻbợđỡgiảtạo.

10.Tranhcãivềcáigìquantrọngbằngsựbấttiệnkhilấychúnglàmlýdobàochữa.Nhữngtranhcãicủachúngtôibắtđầutừmộthũmứtdâu.

“Emcóhũmứtdâu tâynàokhông?” tôihỏiChloe, sămsoicáibànoằnxuốngvìnặng.

“Không,nhưngcómứtmâmxôi,anhlấykhông?”

“Thôicũngđược.”

“À,cócảmứtdâuđennữa.”

“Anhghétdâuđenlắm,emthíchư?”

“Vâng,cógìmàkhôngthích?”

“Ăntởmlắm.Vậylàkhôngcóthứmứtnàotửtếư?”

“Anh khác, em khác. Có đến năm hũ mứt trên bàn, chỉ làkhôngcódâutâythôi.”

“Ừ,anhbiếtrồi.”

“Màsaoanhphảiquantrọngchuyệnđónhưthế?”

“Vìanhghétănsángmàkhôngcómứtdâutâytửtế.”

“Códâu tử tếđấy chứ,phảimỗi cái làkhôngphải loại anhthích.”

“Hàngtạphóacógầnđâykhông?”

“Đểlàmgì?”

“Anhrangoàimuamộtít.”

“Ôitrời,bâygiờchỉviệcngồixuốngănthôimà,anhrangoàithìđồănnguộimất.”

“Anhphảiđi.”

“Vìanhcầnmứt,đólàlýdo.”

“Anhbịlàmsaothế?”

“Chẳngsaocả,emhỏilàmgì?”

“Anhhâmvừathôichứ.”

“Không,anhkhônghềhâmnhé.”

“Anhhâm.”

“Anhchỉcầnmứtthôi.”

“Tạisaoanhcứlàmkhólênnhỉ?Emđãnấuchoanhcảbữasángnày,thếmàanhchỉbiếtcàmràmvềmộthũmứt.nếuanhthựcsựmuốnănmứt,thìbiếnrakhỏiđâyvàđếnnhàngườikhácmàăn.”

11.Mộtquãng imlặng,ánhmắtChloenhư tóe lửađiện, rồicôđộtnhiênđứngdậy,bướcvàophòngngủvàđóngsầmcánhcửasaulưngmình.Tôingồiởbàn,lắngnghetiếngthútthít,cảmthấymìnhgiốngnhưmộtgãhềvìlàmngườiphụnữmìnhyêuthấtvọng.

12.Mốitìnhkhôngđượcđềnđápcóthểgâyđauđơn,nhưnglàđauđớntrongkhuônkhổantoàn,vìnókhônggiángthiệthạilênaikháctrừkhổchủ,mộtnỗiđauđớnriêngtưngọtngàovàcayđắngvìđólàdohọtựgâyrachomình.Nhưngngaykhitìnhyêuđượchồiđáp,ngườiđóphảichuẩnbịtừbỏtínhthụđộngcủaviệcchỉlàngườiđangbịtổnthươngđểlãnhlấytráchnhiệmlàmtổnthươngchínhmình.

1TừmốiáccảmtôitựcảmthấykhilàmtổnthươngChloe,trongchốcláttôichuyểnsangáccảmvớichínhcô.Tôighétcôbởitấtcảcốgắngcôđãlàmchotôi,bởisựyếuđuốicủacôkhitintưởngtôi,bởicáigutệhạicủacôkhichophéptôilàmcôthấtvọng.Bỗngdưngtôithươngxótviệccôđãđưatôibànchảiđánhrăng,chuẩnbịchotôibữasáng,vàòakhóctrongphòngnhưmộtđứatrẻ.Trongtôidấylênniềmthôi thúcvôbờlàhạnhhạChloevìsựyếuđuốicủacô.

14.Điềugìđãbiếntôithànhmộtconquáivậtnhưvậy?ĐólàvìtôiluônmangtrongmìnhmộtphầncủatínđồMác-xít.

15.Cómộtchuyệncườithếnày:chàngMarxcườinhạoviệckhôngthèmthamgiamộtcâulạcbộđãchấpnhânmộtngườinhưanhlàthànhviên,vàtrongtìnhyêucũngnhưtrongdanhhiệuthànhviêncủacâulạcbộ,đólàmộtchânlý.ChúngtacườinhạolậptrườngMác-xítvìsựmâuthuẫnphilýcủanó:Làmsaotôicóthểvừamuốnthamgiamộthộinhóm,vừamấtngayhammuốnấykhiđiềuđótrởthànhhiệnthực?LàmsaotôivừamongChloeyêutôi,lạivừabịcôấylàmchocáubẳnvìcôđãyêutôi?

16.Cólẽbởi,khởinguồncủamộtthứtìnhyêunàođónằmởniềmthôithúcthoátkhỏiconngườivàkhuyếtđiểmcủachúngtanhờmộtsựliênminhvớisắcđẹpvàsựcaoquý.Nhưngnếungườitayêuyêulạita,chúngtabuộc phải quay về với chínhmình, và do đó chúng ta được nhắc nhở vềnhữngthứđãđưachúngtavàotìnhyêulúcđầu.Cólẽrốtcuộcchúngtađâucómongmuốntìnhyêu,cólẽchỉđơngiảnlàtamuốncómộtaiđóđểtintưởng,nhưnglàmsaochúngtacóthểtiếptụctinvàongườimìnhyêukhimàgiờđâyhọđặtniềmtinngượclạivàochúngta?

TôikhôngbiếtlàmsaomàbiệnminhđượcchoChloevìnghĩrằngcôcóthểđặtđờisốngcảmxúccủacôdựavàomộtkẻvôlạinhưtôi.Nếucómộtchútgìđóyêutôi,phảichăngđóđơngiảnlàvìcôhiểusaitôi?

18.Mặcdùtừvịtrícủamộttìnhyêukhôngđượchồiđáp,họkhaokhátnhìnthấytìnhyêucủamìnhđượcphảnhồi,cácnhàMác-xít trongvôthức vẫn mong muốn những giấc mơ của họ nằm mãi trong địa hạt củahuyễntưởng.Tạisaongườikháckhôngnghĩtốtvềhọhơncáchhọnghĩvềmình?ChỉkhinàokẻđượcyêutinrằngngườiMác-xítnhìnchunglàvôgiátrị,ngườiMác-xítmớicó thể tiếp tục tinrằngkẻđượcyêu là tất thảy trênđời.TôiđánhgiáthấpChloevìcôđãngủvớitôilàbởitrongcuộctìnhnàyChloeđãgặpphảimộttrườnghợptệhạicủacabệnhbiếndạngthăng[1].

[1. Nguyên văn: I-infection. Trong nhóm ngôn ngữ Celtic, xảy ra

hiệntượngbiếndạngnguyênâm(vowelaffection).Chẳnghạn,trongtiếngAilen,i-infectionchỉquátrìnhmộtnguyênâmcóđộmởtrungbình(ehoặco)đượcnânglênnguyênâmcao(ihoặcu).Vídụ:mil(mậtong)biếnthànhmelit;suide(ghế)thànhsodiiom.A-infectionđểchỉtrườnghợpngượclại.]

19.Tôi vẫn thường thấyngười khácmangquanđiểmMác-xít khiyêu.Nămmườisáutuổi,tôiyêumộtcobémườilăm,vừalàđộitrưởngđộibóngchuyền,rấtxinhxắn,vừalàmộttayMác-xítdấnthân.

“Nếumộtcậucontrainóirằngcậutasẽgọichotớvàochíngiờ,”côbénóivới tôibênlycaméptôimuachocôởcăngtin trường,“vàquảthậtcậutagọilúcchíngiờ,tớsẽdậpmáyngay.Rốtcuộccậutathathiếtcáigìkiachứ?Tớchrithíchngườicontraicứlàmtớchờđợi,đếnlúcchínrưỡitớsẽlàmmọiđiềuvìcậuta.”

ỞtuổiđóhẳntôiđãcómộtcáchhiểutheobảnnăngvềtriếtthuyếtMác-xítcủacôấy,vìtôicònnhớmìnhđãcốgắngdửngdưngtrướcbấtcứđiềugìcônóihay làm.Phần thưởngcủa tôiđếnbằngnụhônđầu tiênvàituần sauđó, nhưngmặccho côxinhxắnkhôngcầnbàncãi (và lão luyệntrongnghệthuậtyêucũngnhưtrongbóngchuyền),mốiquanhệcủachúngtôikhôngkéodài lâu.Thậtquámệtmỏiđể tìmcách thanhminhchoviệcluôngọiđiệntrễ.

20.Vàinămsau,tôiquenmộtcôgáikhác(giốngmộtngườiMác-xítngoanngoãn)tinrằngđànôngnêntìmcáchnàođótháchthứccôđểđượctraochotìnhyêu.Mộtbuổisáng,trướckhiđidạobộvớicôtrongcôngviên,tôimặclênngườichiếcáopullnhàunhĩmàulamchiều.

“Này,nóiđểbiếttrước,emsẽkhôngđichơivớianhtrongbộdạngđóđâu,”Sophielalênkhithấytôibướcxuốngcầuthang.“Chắclàanhđùa,anhthửnghĩngười ta thấyemđivớiaiđómặccáiáochuiđầuthổtảnàyxem.”

“Sophie à, anhmặcgì thì đâuquan trọng?Chúng ta chỉ đi dạotrong công viên thôi mà,” tôi đáp, cũng ngờ ngợ là cô đang nói chuyệnnghiêmtúc.

“Em không cần biết chúng ta đi đâu, em đã nói rồi, em sẽ

khôngđicôngviênvớianhchừngnàoanhchưachịuthaynó.”

Không hiểu sao lúc ấy tôi lại không làm theo ý muốn củaSophie,tôigâncổcãichocáiáochuiđầumàulamđếnnỗimộtlúcsaucảhai đãdạobộđếnkhuônviên củaRoyalHospital, tôi vẫnkhông chịu cởichiếcáomắcdịch.Khichúngtôiđếncổngcôngviên,Sophie,đếnlúcđóvẫndằndỗi,độtnhiênphávỡbầuimlặng,cầmlấytaytôi,hôntôivànóinhữnglờicólẽmangchocảhaimộtchânlýcủachủthuyếtMác-xít,“Anhđừnglo,emkhônggiậnanhđâu,emmừng làanhvẫnmặcchiếcáogớmghiếcấy,biếtđâuemsẽnghĩlàanhquáyếuđuốinếuanhlàmnhữnggìembảo.”

21.Đượcaiđóyêutứclànhậnrahọcũngchiasẻcùngcácnhucầunằmởnềntảngmốiquantâmcủachúngtadànhchohọ.AlbertCamuschorằngchúngtangãlòngyêungườikhácbởivì,nhìntừbênngoài,họtrôngquátoànvẹn,toànvẹnvừatheonghĩavậtlývừacảmtính–trongkhikháchquanmànói,chúngtacảmthấyphântâmvàmơhồ.Chúngtasẽkhôngyêunếubảnthânchúngtakhôngcóđiểmgìkhiếmkhuyết,nhưngchúngtabựcbộivìpháthiệnramộtsựkhiếmkhuyếttươngtựởngườikhác.Hyvọngtìmthấycâutrảlời,chúngtachỉtìmthấybảnsaotrụctrặccủachínhchúngta.

22.TrongtưtưởngphươngTây,cómộttruyềnthốngdàilâuvàảmđạmchorằngtìnhyêuvềbảnchấtlàcảmxúckhôngthểhồiđáp,đầytínhMác-xít và khao khát chỉ có thể nảy nở nhờ sự bất khả củamối quan hệtươnghỗ.Theoquanđiểmnày,tìnhyêuchỉđơngiảnlàmộthướngđi,khôngphảinơichốn,vàđốtcháychínhnóđểđạtđượcmụcđíchcủamình,đólàsựsởhữu(trêngiườnghaymộtcáchnàođókhác)ngườitayêu.Toànbộnềnthicahátrong[2]ởProvencethếkỷ12đượcdựatrênsựtrìhoãngiaohợp,ngườithisĩcứkhăngkhăngthanvãnvớingườiphụnữnhấtmựckhướctừlờimờichảocủamộtquýôngtuyệtvọng.Vàithếkỷsau,Montaignetuyềnbố,“Trong tìnhyêu,khôngcógìngoàiniềmkhaokhátcuồng loạnnhữngthứlẩntránhchúngta,”ýtưởngấysaunàyvangvọngtrongcáchngôncủaAnatoleFrance, “Thường thìngười takhôngyêunhữnggìmìnhcó.”CònStendhaltinrằngtìnhyêuchỉcóthểxảyradựatrênnỗisợđánhmấtngườimình yêu và Denis de Rougemont xác nhận, “Cản trở nghiêm trọng nhấtchínhlàthứđượcưathíchnhất.Ấymớilàmónthíchhợpnhấtđểgiatăngnỗiđammê.”Theonhưquanđiểmnày,cáctìnhnhânkhôngthểlàmgìkhácngoạitrừdaođộnggiữahaitháicựcsóngđôi,giữalòngmongmỏicóđượcaiđóvàkhaokhátdứtáorađikhỏihọ.

[2.Troubadour:Thi sĩ thời trungkỳTrungcổ, sáng tácnhữngbàithơbằngngônngữOc(miềnProvencenướcPháp).]

23.CómộtmốinguymàChloevà tôiđangvướngvào, trongvòngtrònốcMác-xítnhưvậy.Nhưngmộtcáchgiảiquyếtđẹpđẽhơnđãxảyra.Tôitrởvềnhàsautộilỗicủabữasáng,bẽbàng,hốihậnvàsẵnsànglàmbấtcứthứgìđểgiànhlạiChe.Điềunàykhôngdễ.Thoạtđầucôlơtôi,sauđócôhỏiliệutôithườngcưxửnhưmộtgãbựaquêmùavớinhữngphụnữngủvớimìnhhaykhông.Nhưngsaunhữnglờixinlỗi,sỉnhục,cườicợtvànướcmắt,Romeo và Juliet lại đi cùng với nhau vào buổi chiều, nắm tay nhau sướtmướt trong bóng tối của suất chiếu bốn rưới chiều phimTình yêu và cáichết[3]ởRạpchiếuphimQuốcgia.Mộtkết thúccóhậu, ítnhất làđến lúcnày.

[3.LoveandDeath(1975),phimcủađạodiễnWoodyAllen.]

24.LuônluôncómộtkhoảnhkhắcMác-xíttrongbấtcứmốiquanhệnào,khoảnhkhắcngườitabiếtrõtìnhyêuđượchồiđáp.Việcgiảiquyếtnóthếnàotùythuộcvàomốicânbằnggiữalòngtựáivàthóitựghétbảnthân.Nếulòngtựghétthắngthế,ngườiđượcnhậntìnhyêusẽtuyênbốrằngkẻhọyêu (vì lý do nào đó) không xứng với họ (không xứng là bởi đi kèm vớinhữngđiểmkhông-tốt).Nhưngnếu lòng tựái thắng thế thì cảhai sẽchấpnhậnrằng,việcthấytìnhyêucủahọhồiđápkhôngphảilàminhchứngchokẻđượcyêuthấpkémthếnào,màchothấybảnthânhọđángyêurasao.

Chương7

Nhữngnốtnhạcphô

1.Trướckhicócơhộithựcsựthânthuộcvớingườimìnhyêu,lòngtacóthểchấtchứacảmgiáckỳlạrằngmìnhđãbiếthọtừlâu.Cóthểgiốngnhưchúngtađãgặphọtừtrướcởđâuđó,cólẽtrongtiềnkiếp,hoặctrongcácgiấcmơ.TrongquyểnTranhbiện[1]củaPlato,Aristophaneslýgiảicảmgiácthânthuộcnàybằngcáchchorằngkẻđượcyêulàmột“nửacònlại”từlâuđãmấtmàcơthcủachúng takếtdínhngay từđầu.Thoạtkỳ thủy, tấtthảy loàingườiđều làđộngvật lưỡng tínhvới lưngvàhôngkép,bốn tay,bốnchânvàhaikhuônmặtquayvềhaihướngđốidiện trêncùngcáiđầu.Những động vật lưỡng tính này vô cùngmạnhmẽ và lòng kiêu hãnh củachúngngạomạnđếnđộthầnZeusbuộcphảitáchchúnglàmhai,nửađựcvànửacái,vàkểtừngàyđó,mọiđànôngvàphụnữđềunónglòng,trongnỗihoàinhớmùmờkhôngphânđịnh,kếtnốilạivớinửakiamàanhtahaycôtađãbịcắtđi.

[1.Symposiom: tácphẩm triếthọccủaPlato,viếtvàokhoảngnăm385-380trướcCôngnguyên.Tácphẩmcóbànđếncănnguyênvàbảnchấtcủa tình yêu, được xem là điểm xuất phát của khái niệm “tình yêu kiểuPlato”(platoniclove).]

2.Giángsinhnămấy,Chloevàtôikhôngởcùng,nhưngkhicảhaitrởlạiLondonvàodịpnămmới,chúngtôibắtđầudànhtrọnthờigianchonhau.Chúng tôiđi theonguyênmẫuchuyện tình thành thịhồicuối thếkỷ20,bịkẹpchặtvàogiờgiấcbùbậnnơicôngsởvàrộnràngbởinhữngsựkiệnngoạivivụnvặtnhưdạobộtrongcôngviên,langthangcáchiệusách,vànhữngbữaănquán.Chúngtôitìmđượctiếngnóichungtrongrấtnhiềuvấnđềkhácnhau,chúngtôicùngghéthoặccùngthíchrấtnhiềuthứ,đếnnỗisaumộtthờigianngắn,cóvẻhơititiệnnếukhôngthừanhậnrằngdẫuthiếuvắngnhữngdấuhiệuphântáchrõrệt,chúngtôihẳntừnglàhainữacủacùngmộtthânxác.

3.ChínhnhờsựtươngđẳngmàcuộcsốngcủatôivớiChloethậthấpdẫn.Saunhữngngườitìnhkhôngthểnhấttrívớitôitrongchuyệntìnhyêu,cuối cùng tôi đã tìm thấy ai đó kể các chuyện cười làm cho tôi hiểumàkhôngcầnđếntừđiển,cóquanđiểmgầngụivới tôimộtcáchthầnkỳ,cónhững sở thích và sự ghét sóng đôi với tôi, người khiến tôi lặp lại khôngngừngvớichínhmình,“Kỳlạthật.Mìnhcũngđangđịnhnói/nghĩ/làm/thổlộđiềuấy...”

4.Cáclýthuyếtgiatìnhyêucókhuynhhướngchínhđángkhinghingờsựdunghợp,mốihoàinghicủahọbắtnguồntừcảmgiácrằngviệcquytội cho những mối tương đồng thì dễ dàng hơn là điều tra sự khác biệt.Chúngtôiđổviệcyêunhauchonhucầuxác thịt thiếu thốnvàbổsungsựngudốtbằngniềmkhátkhao.Song,cáclýthuyếtgianàychỉra,thờigiansẽchochúngtathấylàndachiacấthaicơthểcủachúngtakhôngchỉlàgiớihạnvềvậtlý,màcònlàthểhiệncủamộtđườngrẽnướcsâuthẳmhơn,mangtínhtâmlý,màchúngtasẽrấtngudốtnếucứtìmcáchthửvàvượtqua.

5.Bởivậy,vớitìnhyêutrưởngthành,chúngtakhôngbaogiờnênsangãtừcáinhìnđầutiên.Chúngtanênkìmlòngchotớikhinhìnthấuđượclòngsâuvàbảnchấtconnước.Chỉsaukhiđãcócuộchộikiếnthấuđáovềchuyệnconcái,chínhtrị,nghệthuật,khoahọc,vàmónănnhẹthíchhợpởtrong bếp, cả haimới nên đi đến quyết định là họ sẵn sàng để yêu nhau.Trongtìnhyêutrưởngthành,chỉkhinàochúngtathựcsựbiếtrõngườikiathìtìnhyêumớixứngđángcócơhộithănghoavàphátnở.Vàsongle,tronghiện thực ngangngược của tình yêu (tình yêu sinh ra chính xác trước khichúngtakịpbiết)việctraudồihiểubiếtcóthểsẽlàchướngngạicũngnhưniềmkhíchlệ,vìnócóthểđưathếgiớikhôngtưởngvàomốixungđộtđầynguyhiểmvớihiệnthực.

6.VàomộtthờikhắcđâuđógiữathángBakhiChloechotôixemđôigiàymớicủacô,ấychínhlàlúctôinhậnrarằng,bấtkểnhữngtươngđồngđầylôikéomàchúngtôixácđịnhvớinhau,ChloecólẽkhôngphảilàngườimàcúđánhtànnhẫncủaZeusgiángxuốngtôi.Cólẽviệcđiđếnquyếtđịnhđólàmộtvấnđềmôphạm,nhưnggiàyvẫnlàbiểutượngtốicaocủathẩmmỹ,vàtheođó,củatínhtươngthích,nếuxétrộngravềmặttâmlýhọc.Mộtvàikhuvựcvàtrangsứcnàođótrêncơthểchochúngtabiếtvềmộtngười

nhiềuhơncácthứkhác:giàychứngtỏnhiềuđiềuhơnáopull,ngóncáinhiềuhơnkhuỷutay,quầnlótnhiềuhơnáochoàng,mắtcánhiềuhơn

7.ĐôigiàycủaChloebịlàmsao?Kháchquanmànói,chẳngsaocả,nhưngcóaiyêumàtâmtríkháchquanđâu?CômuachúngvàobuổisángthứBảyởmộtcửahàngtrênKing’sRoad,chuẩnbịchomộtbữatiệcchúngtôiđượcmờivàotốihômđó.Tôihiểuýđịnhphatrộngiữagiàygótcaovàgiàygótthấpcủangườithiếtkế,nềnđếđangbằngphẳngbỗnguốncaolêntớicáigót–vừatobènhưmộtgiàyđếbằngvừacaonhưmộtcáidùi.Rồicómộtvòngđaicao,hơihướmrococo, trang trívớicâycungvànhữngngôisao,đượcviềnbằngmộtdảiruybăngthôkệch.Đôigiàylàđỉnhcaocủathờitrang,trôngchúngrấtổn,giàutrítưởngtượng,vàtôithựcsựghêtởmchúng.

8. “Embiết là anh sẽ thíchđôi giày,”Chloevừanói vừagỡmảnhgiấy góimàu tím, “em sẽ đi chúng hằng ngày. Nhưng phải công nhận làchúngthậtđẹp,cólẽemnênbọclại,đểtronghộpvàđừngbaogiờđi.”

“Ýtưởnghayđấy.”

“Emsẵnsàngmuacảcửahiệu.Họcónhiềumónthậttuyệt.Anhphảixemđôigiàybốtởđócơ.”

Miệng tôikhôkhốc.Tôicảm thấycónhói lạ lùngđằngsaucổ.TôikhôngthểlýgiảilàmsaoChloecóthểbịhúthồnvớithứgiàydépđầymàuthỏahiệpnhưvậy.Trongđầutôi,việccôlàai,sựchắcchắnkiểuAristophanescủatôivềcátínhcủacô,chưabaogiờbaohàmsựhàohứngquáiđảnấy.Bịtổnthươngvànhiễuđộngtrướcbướcngoặtkhônlườngtrongmốiquanhệnày, tôi tựhỏi,“Làmsaomộtphụnữbướcvàođời tôi(trongđôigiàyđenbệtgợicảmmàhẳncácnữsinhvànữtuưadùng),tuyênbốyêuvàhiểutôilạicóthểbịthứgiàyấythuhút?”Tuynhiên,ngoàimặttôichỉhỏi(bằngcáigiọngtôitinlàngâythơđángnể),“Emcógiữhóađơnkhông?”

9.NgaylậptứccóthểthấynếukhôngbiếtgìvềChloethìsẽdễyêucôhơn.Trongmộtbàithơvănxuôi,BaudelairemiêutảmộtchàngnọdànhcảmộtngàyđểđibộquanhParisvớimộtphụnữmàanhtacảmthấysẵnsàngyêu.Họhợpýnhaunhiềuthứđếnnỗivàobuổitối,anhtatinlàmìnhđã tìm thấymột người bạn đồng hànhmà tâm hồn anh có thể đồng điêu.

Khát nước, họ đi đếnmột quán cà phêmới đẹp đẽ ở góc đại lộ, nơi anhchàngđểýmộtgiađìnhvừađến,bầncùng, tầng lớp laođộng,họđếnvànhìnchằmchằmquacửasổkínhcủaquáncàphê,vàocácvịkhách thanhlịch, những bức tường trắng chóimắt, và sự bài trí trang hoàng.Đôimắtnhữngnghèongỡngàngtrướckhungcảnhgiàucóvàvẻđẹpđẽởbêntrong,vàbiểu lộcủahọ làmchongườikểchuyệndâng trào lòng thươngcảmvànỗixấuhổtrướcđịavịđặcquyềncủamình.Anhquaysangngườimìnhyêuvớihyvọngnhìnthấynỗibốirốivàcảmxúccủaanhđượcphảnchiếutrongmắtcô.Nhưngngườiphụnữmàtâmhồnanhchuẩnbịhợpnhấtcómộtlộtrìnhkhác.Côgắtlênrằngnhữngkẻthảmhạivớiđôimắtthaoláokhiếncôkhôngthểchịuđược,côtựhỏihọđangmuốncáiquáigìvànhờanhnóivớingườichủđuổihọđingaylậptức.Cóphảimọichuyệntìnhđềucónhữngkhoảnhkhắcnhưvậy?Mộtcuộctìmkiếmđôimắtsẽphảnchiếuýnghĩcủaaiđóvàkếtthúcbằngmộtsựbấtđồng(vừabivừahài)–dẫuliênquanđếnđấutranhgiaicấphaylàmộtđôihài.

10.Có lẽ,dễkhiến tayêunhất lànhữngngườimàchúng takhôngbiếtgì.Cácchuyện tìnhkhôngbaogiờ thuầnkhiếtnhưnhữnggìchúng tatưởngtượngtrongnhữngcuộchànhtrìnhdàitrênxelửa,khichúngtatrộmngắmnhìnmộtngườixinhđẹpnhìnchằmchằmracửasổ-mộtcâuchuyệntìnhhoànhảochỉbịgiánđoạnkhikẻđượcyêunhìnlạivàotoahànhkháchvàbắtđầumộtcuộcđốithoạingớngẩnvềmiếngbánhmìkẹpquáđắttrêntàuvớingườingồibênhoặcầmĩxịtmũivàokhănmùixoa.

11.Việcmỗilúcmộtthânthuộcvớingườitayêucóthểdẫnđếnsựthoáichísánhngangvớichuyệnsoạnmộtbảngiaohưởngtrongđầurồinghemộtdàngiaohưởngchơinótrongphònghòanhạc.Mặcdầuvẫnấntượngkhithấyrấtnhiềuýtưởngcủachúngtađượcghinhậnquacuộcdiễn,chúngtavẫnkhôngthểkhôngchúýđếncácchitiếtvốnkhônggiốngnhưnhữnggìchúngtamuốn.Vảchăngmộttaytrongbanvĩcầmbịlệchtôngchútxíu?Vảchăng tay sáo tây vào nhịp hơi trễ? Vả chăng bộ gõ chơi hơi lớn tiếng?Nhữngngườichúngtayêungaytừcáinhìnđầutiênkhôngtránhkhỏicácgumâu thuẫn nhau về giày dép hay văn chương, cũng giống như dàn giaohưởngthiếuđềmôkhôngtránhkhỏinhữngtayvĩcầmlệchtônghaysáotâyvào trễ nhịp.Nhưng ngay khi huyễn tưởng được thực thi, những sinh thểthiênthầnlảlơitrôiquaýthứclạibộclộchúngnhưlàcáccáthểvậtchất,manggánhlịchsửtinhthầnvàthểxáccủachínhmình.

12.ĐôigiàycủaChloechỉlàmộttrongsốnhữngnốtnhạcphôđượcphơibàyvàogiaiđoạnđầucủamốiquanhệ.Sốngvớicôngàynàyquangàykhácgiốngnhưtôiphảithíchnghivớimộtđấtnướcxalạ,vàdođócảmthấybịgiàyvòbởitínhbàingoạithỉnhthoảngxảyđếnmỗikhitôivướngmắcnhữngthóiquanvàmongđợicốhữucủamình.

13.Nhữngkhácbiệtđáng lokhôngnảysinh từcácđiểmmấuchốt(quốctịch,pháitính,tầnglớp,nghềngỗng)màởnhữngmấunốinhỏnhặtvềgu và cách nhìn. Chloe cứ đòi để mì ống sôi thêm vài phút, thế có chếtkhôngcơchứ?Còntôi,saomãikhôngchịuthaycặpkínhmới?Saocôphảitậpthểdụcmỗisángtrêngiường?Tạisaotôiluônphảingủđủmỗingàytámtiếng?Tạisaocôkhôngcóthờigianđingheopera?TạisaotôikhôngngheđượcnhạcJoniMitchell?Tạisaocôghéthảisảnđếnthế?Đốaibiếtđượclýdotôi tránhxahoalácànhvàchuyệnlàmvườn?Hayviệccôtránhnhữngchuyếnđichơicódínhdángtớinước?TạisaocôcứthíchgiữtháiđộmởvềChúa(“tớilúcbịungthưhẵngtính”).Còntôi,saolạikhépkínvềvấnđềấyđếnvậy?

14.Cácnhànhânloạihọcbảochúngtarằngxãhộicótrướccánhân,đểnắmđượccánhânthìphảihiểuxãhội,dướicáchìnhthứcquốcgia,bộtộc,bộlạc,haygiađình.Chloekhôngđặcbiệtyêuquýgiađìnhmình,nhưngkhibốmẹcômờichúngtôiđếnthămnhàhọởgầnMarlboroughvàoChủnhật,vớitinhthầnnghiêncứukhoahọc,tôiđãhốithúccônhậnlời.

15.MọithứvềMáiNhàTranhCóCâySồiNhàuNhĩđềulàdấuhiệuchothấyChloesinhraởmộtthếgiới,haymộtdảithiênhà,còntôisinhraởmộtthếgiới,mộtdảithiênhàkhác.PhòngkháchđượctrangtríđồgỗnháitheohiệuChippendale,tấmthảmmàunâuđỏốbẩn,nhữngkệsáchbámbụivớicácphosáchcủaTrollopevànhữngbức tranhphongcáchStubbs treodọctường,baconchónhỏdãichạyquachạylạigiữaphòngkháchvàkhuvườn,nhữngcâylớngiăngđầytơnhệnvõngxuốngmỗigócvườnnhà.MẹChloevậnchiếcáochuiđầudàymàu tímlủng lỗchỗ,mộtchiếcváy lùngthùnghoahòehoasói,vàmáitóchoarâmdàilòaxòađằngsaukhôngtheohìnhthùgì.Nhìnkiểungườinhưthế,ngườitadễnghĩtrênngườibàvươngmấycọngrơm,cáitácphongxuềxòadândãcànggiatăngdobàcứliêntục

quêntêntôi(vàrấtsángtạokhiđặtchotôitênmới).TôinghĩvềsựkhácbiệtgiữamẹChloevàmẹtôi,sự tươngphảntrongcáchhaibà thểhiệnrabênngoài.ChodùChloecóchạybưngchạybiếnrakhỏitấtthảykhungcảnhnàyđểđếnnơiđôhội,đểđếnvớinhữnggiátrịvàbạnbècủariêngcô,giađìnhvẫnchothấymộtdấuhằnvềgien,vềlịchsửgắnliềnvớicô.Tôiđểýthấymộtsựgiaonhaugiữacácthếhệ:mẹChloegiốnghệtcô,từcáchgọtkhoaitây,giãtỏivớibơrồirắcmuốinghiềnlênchúng,chotớimốiquantâmnhiệtthànhvớihộihọa,haythúđọcngấunghiếnbáongàyChủnhật.Chacôlàmộtngườithíchdạochơi,vàChloecũngthíchđibộ,thỉnhthoảngcònrủtôi làm một chuyến đi chớp nhoáng cuối tuần đến công viên HampsteadHeath,khẳngđịnhlợiíchcủaviệchítthởkhôngkhítronglànhcólẽcũngynhưcáchcủabốcô.

16.Mọithứthậtmớimẻvàlạlẫm.Ngôinhànơicôlớnlênlàmhiệnratoànbộmộtquákhứmàtôichưatừngbiết,vàấylàthứtôiphảinắmrõđểcóthểhiểucô.BữaănchủyếulàcuộcvấnđápqualạigiữaChloevàbốmẹcôvềnhữngkhíacạnhkhácnhaucủaphongtụcgiađình:Bênbảohiểmđãthanh toán hóa đơn nằm viện của Granny chưa? Bể nước đã sửa chưa?Carolynđãnghethôngtingìtừhãngmôigiớinhàđấtchưa?CóthậtlàLucysắpsangMỹhọc?CóaitrongnhàđọctiểuthuyếtcủadìSarahchưa?CóthậtlàHenrysắpsửacướiJemima?(ấtcảcácnhânvậtấyđãcandựvàođờisốngChloetrướctôitừlâu,vàcólẽvớisựdaidẳngcủamọithứvốnthuộcvềgiađình,vẫntồntạiởđókhitôiđikhỏi.)

17.ThậtkhónghĩkhithấybốmẹChloehìnhdungvềcôkháchẳnsovới cách hình dung của tôi. Tôi thì cho cô là người hay giúp đỡ và rộnglượng,cònởnhàcôbịxemlàcôbéhốngháchvàsáchnhiễu.Khicònnhỏ,côthậtgiốngmộtkẻháchdịchnhỏxíu,đếnđộbốmẹđặtchocôbiệtdanhNàngPompadosso,theotênnhânvậtnữchínhtrongmộtquyểnsáchtrẻcon.Tôi thìchoChloelàngườikhônngoanvề tiền tàivàsựnghiệp,chacôlạinhậnxétrằngcongáiông“khôngbiếtmộttígìvềmọiđiềungoàithựctế,”cònmẹcôbôngđùaviệccô“bắtnạttấtcảbạntraiđểđèđầucưỡicổchúngnó”.TôibuộcphảithêmvàohiểubiếtcủamìnhvềChloetoànbộcáichươngvừađượckhaimởsauchuyếnthămcủamình,viễntượngcủatôivềcôvachạmvớicâuchuyệnnguyênsơcủagiađìnhcô.

18.Buổichiều,Chloedẫntôiđi thamquannhà.Côđưatôi lêncăn

phòngtrêncùng,nơihồinhỏcôrấtsợbướcvào,vìcậucôcólầnkểvềmộthồnmasốngtrongcâyđàndươngcầm.Haiđứanhìnvàophòngngủhồibécủacô,lúcnàyđãđượcmẹcôdùnglàmphòngtạpvụ,vàcôchỉchotôicáicửacôtừngdùngđểchuilêngácxéptrốncùngvớiconvoiGuppymỗilầnbuồnbực.Chúngtôidạobướctrongvườn,điquacáicâyvẫncònsứtsỉaởchândốcnơichiếcxenhàcôtừngphảikhốnkhổluivàkhicólầncôtháchanh traimình nhả thắng tay.Cô chỉ cho tôi những nhà hàng xóm, có bụimâmxôimàtừngháitrụivàonhữngdịphèvàcóđứacontraicủangườichủtrướcmàcô từnghôn trênđường từ trườngvềnhà.Cậuấymất rồi,Chloenóivớivẻdửngdưngkỳlạ,“trongmộttainạnvớimáyđậpngô”.

19.Cuốibuổichiều, tôiđibộ trongvườnvớichacô,mộtngười tựmãnmàbamươinămhônnhânđãtruyềnchomộtsốcáchnhìnriêngbiệtvềsựvật

“Đứa con gáimà tôi biết khác với đứa anh đang thích. Tôi khôngphải chuyên gia về chuyện tình yêu, nhưng tôi nói với anh điều này. Saucùng,tôinhậnrarằngchuyệnchúngtacướiaikhôngphảiđiềuquantrọng.Lúcđầuanhthíchhọ,cóthểsaunàyanhkhôngthíchnữa.Nhưngnếuanhghéthọ, thì luônluôncòncơhộilàsaucùnganhsẽnghĩhọthíchhợpvớimình.”

20.TrênchuyếntàuhỏavềLondontốihômđó,tôithấymệtlả,rãrờitrướctấtcảnhữngkhácbiệtgiữathếgiớiChloetrướckiavàthếgiớicủacôtrongtôi.Nhữngcâuchuyệnvàbốicảnhcủaquákhứccôlôicuốntôi,nhưngchúngvẫn tỏ rađángkinhhãi và lạ lùng, tất cảnhữngnăm thángvà thóiquentrướckhitôibiếtcô,nhưngđócũnglàmộtphầnconngườicô,giốngnhưhìnhdánggờmũihaymàumắtcô.Tôicảmthấymỗinỗihoàihươngnguyên thủyvềnhữngđiềuxungquanh thân thuộc,nhận rasựgãyvỡmàmọimốiquanhệđềuhàmchứa,mộtconngườihoàntoànmớichúngtaphảitìmhiểu,phảisấnsổđến,phảithíchnghimìnhvào.ĐócólẽlàkhoảnhkhắcsợhãitrướcýnghĩvềmọikhácbiệtmàtôisẽtìmthấyởChloe,vềmọilúckhicô làmộtngười thếnày,còn tôi làkẻkháchẳn,khi thếgiớiquancủachúng tôi không thể đặt kề nhaungay ngắn.Nhìn ra cửa sổ về phíamiềnquênWiltshire,tôicócảmgiácnhưmộtđứatrẻbịlạc,mongmỏimộtaiđómàchođếngiờmìnhđãcóthểhiểutoànbộ,nhữngnétlậpdịcủamộtngườimàngôinhà,bốmẹvàtiểusửtôiđãtrởnênthânthuộc.

Chương8

Tìnhyêuhaythuyếttựdo

1.NếuđượcphépquaylạivớiđôigiàycủaChloetrongchốclát,tôithấy cần kể rõ ràng việc khai trương chúng không kết thúc bằng việc ácphẩmchấtcủachúng,tuytiêucựcnhưngchỉlàthầmkíntrongđầu.Tôixinthúnhậnlàchuyênấyđãkếtthúcbằngcuộccãivãlớnthứnhìcủabọntôi,trongnướcmắt,nhụcmạ,gàoghétvàchiếcgiàybênchânphảiđãphávỡkínhcửasổphóngthẳngxuốngvệhèđườngDenbigh.Gạtsangmộtbênmốicăngthẳngmangmàysắckịchtínhmêlô,sựkiệnnàyvẫnhếtsứchấpdẫnởmặttriếthọcbởinóbiểutrưngchomộtsựlựachọncấptiếntrongbầukhônggiancánhâncũngnhưkhônggianchínhtrị:mộtlựachọngiữatìnhyêuvàchủthuyếttựdo.

2.Lựachọnnàyvẫnthườngbịbỏquatrongđẳngthứcđầylạcquancủahaikháiniệm,vế trướcđượcxemnhưvặtvãnhsovớivếsau.Nhưngmặcdùcáckháiniệmđãkếtnốivớinhau,chúngvẫnluônởtrongmộtcuộchônphốiđángngờ,bởilẽlàmgìcóchuyệnvừanóivềyêuvừacứthếmàsống,vànếucứthếmàsống,khôngphảilúcnàotacũngđượcyêu.Chúngtacũngcóthểhỏitạisaocácđôitìnhnhânchỉđượcphépbộclộmốithùhằnmộtcáchcôngkhai.Thếnên,đểbắccầugiữacâuchuyệnđôigiàyvàcácquốc gia, chúng ta có thể hỏi tại sao những đất nước không có ngôn ngữcộngđồnghayquốctịchchungluônđểchongườidâncủahọbiệtlậptrongyênổn,cònnhữngđấtnướcmởmiệngnóirấtnhiềuvềtìnhyêu,họhàngvàtìnhđồngchílại thườngkếtcụcbằngnhữngvếtthươngđẫmmáuhằntrênlưngdântộc.

3.“Làsao,anhhỏiemcógiữhóađơnkhôngư?”Chloehétlên.

“Anh chỉ muốn xem nhỡ đôi giày của em có gì trục trặckhôngmà.”

“Cóphảitiviđâumàanhlo.”

“Anhbiếtđâu,nhỡcáigótgiàykẹtgiữahaihònđávỉakhiembướclênkhỏimộtchiếcthuyềngondalathìsao.Haylàtựdưngemkhôngthích chúng nữa.”" align="justify">“Anh nói với em là anh ghét chúngkhôngđượcsao?”

“Anhkhôngghétđôigiày.(Ngừngmộtchút.)Thôiđượcrồi,anhghét.”

“Anhghentịthìcó.”

“Anhluônmuốnmìnhtrôngnhưmộtconbồnôngmỏnhiễu.”

“Vàmộtkẻdởngười.”

“Anhxinlỗi,nhưnganhkhôngnghĩlàđôigiàyhợpchobữatiệctốinay.”

“Saocáigìanhcũngbởilôngtìmvếtthếnhỉ?”

“Vìanhchămchútđếnem.Aiđóphảinóivớiemsựthật.”

“Gemmanói làcôấy thíchchúng.VàLeslieđảmbảo thíchmêtơi.VàemkhôngthểtưởngtượngAbigailcóvấnđềgìvớichúng.Thếthìanhbịlàmsao?”

“Cáccôbạncủaemkhôngyêuem.Khôngyêuđúngcách.Họđâucóyêuemtheocáicáchphảinóirasựthậtdẫulàmmấtlòngnhau.”

“Nhưnganhcókhóchịugìđâu.”

“Anhcó.”

“Anhrángmàchịu.”

4.Bạnđọckhôngcầnđểtâmđếntoànbộdiễnbiếnkịchtính,nhưngcũngcầnphảinóirằngmộtchốcsauđó,cơnbãomớikhởiphátđãđạtđếnđỉnhđiểm,Chloe tháomột chiếc trongđôi giàygớmghiếc củamình, banđầuđịnhđể tôinhìnnó,nhưngđúnghơn làđịnhdùngnómưuhại tôi, tôi

chọncáchcúixuốngnécáivậtphóngtới,nóphóngvỡcửasổđằngsautôivàrơixuốngđường,lọtđểrácgiữađốngtàndưcủamóncàrigàẤnĐộcủamộtnhàhàngxóm.

5.Cuộctranhcãicủachúngtôiđượcbồiliênhồibằngnhữngnghịchlývềtìnhyêuvàthuyếttựdo.ChuyệnđôigiàyChloetrôngthếnàothìquantrọnggìkiachứ?Córấtnhiềukhíacạnhđẹpđẽkhácởcô,việctôicứnhìnchăm chăm vào chi tiết ấy không phải là phá hỏng cuộc chơi ư? Sao tôikhônglịchthiệpnóidốicônhưcáchtôicóthểlàmvớimộtngườiban?Lýdoduynhấtlàtôiyêucô,côlàmẫungườilýtưởngcủatôi–khôngtínhđôigiày–vàbởithếtôiphảichỉrathiếusótnày,mộtđiềutôihẳnkhôngbaogiờlàmvớingườibạnbởihọđãquálệchkhỏikhuônmẫulýtưởngcủatôi,mộttìnhbanmàởđókháiniệmvềmột sự lý tưởnghẳn chưabaogiờ cómặttrongsuynghĩcủatôi.Bởivìmìnhyêucôấy,nênmìnhphảinói,đó là lờibiệnhộduynhất.

6.Vàonhữnglúcêmấm,chúngtôi tưởngtượngtìnhyêulãngmạnphảixêmxêmvới tìnhyêuKi tôgiáo,mộtcảmxúckhôngxétđoán, rộnglượng,chứngtỏrằnganhsẽyêuemvìtoànbộconngườiem,mộttìnhyêukhôngđiềukiện,khôngbiêngiới,ngưỡngmộđếnchiếcgiàycuốicùng,mộtvậthiệnthâncủasựchấpnhận.NhưngnhữngcuộccãivãbámlấycáctìnhnhânlàlờinhắcnhởrằngtìnhyêukiểuKitôgiáokhôngxuhướngbấtdiệtsaubướcđưanhaulêngiường.Thôngđiệplãngmạndườngnhưthíchhợpvớisốđôngquảngđạihơnlàvớitừngngười,thíchhợpvớitìnhyêucủatấtcảđànôngdànhchotấtcảđànbà,thíchhợpvớitìnhyêucủahaingườihàngxómkhôngnghethấytiếngcủanhau.

7.Tuyrằngởđâykhôngphảivấnđềsaisótcủathợlắpkính,nhưngchủthuyếtphitựdokhôngbaogiờsoirọithiênlệchvềmộtphía.CũngcóhàngnghìnthứvềtôikhiếnchoChloerốitrí:Tạisaotôichánđếnnhàhát?Tạisaotôicứđòimặcchiếcáochoàngtrôngnhưlỗimốtcảthếkỷ?Tạisaotôiluônđạpchănkhỏigiườngtronglúcngủ?TạisaotôinghĩSaulBellowlàmộtnhàvănlớnđếnế?Tạisaotôivẫnchưahọcđượccáchđỗxemàkhônglấn già nửa bánh lên vỉa hè?Tại sao tôi cứ luôn gác chân lên gối?Đó lànhữngthứcấuthànhnênquầnđảogulagcủamỗingười, lànhữngcốgắngthườngngàyđểkéongườitayêulạigầnhơnđịaphầnlýtưởngcủachúngta.

8.Vàđâulàlýdochochuyệnnày?Khônggìcả,ngoạitrừmộtcâunóicũmèmmàchamẹvàcácchínhkhácsẽviệnđếntrướckhimangcondaoramổxẻ:Taquantâmđếncon, thếnêntasẽlàmconkhóchịu, tađãbanchoconmộtviễntượngvềconngườiconnênlà,bởivậyrasẽlàmconđau.

9.Chloevàtôihẳnsẽkhôngbaogiờnặngtayvớicácbancủamìnhnhư là cách chúng tôi đối xử với nhau.Nhưng chúng tôi coi sự thânmậttươngđươngvớimộthìnhthứcsởhữuvàgiấyphép.Chúngtôicóthểtửtế,nhưngkhôngcònlịchthiệp.KhimộtđêmhaiđứabắtđầucãinhauvềnhữngbộphimcủaEricRohmer(côghétchúng,còntôilạithích),chúngtôiquênmấtkhảnăngphimcủaRohmercóthểvừahayvừadỏtùythuộcngườixem.Côhạgiátôithậmtệkhigọitôilà“tênđêtiệnthốimùitríthứchẹphòi”,tôiđáptrảbằngcáchcoicôlà“mộtsảnphẩmhạcấpcủachủnghĩatưbảnhiệnđại”(chứngtỏcôcáobuộctôicũngchẳngngoa).

10.Có lẽ không thích hợpkhi gắn lĩnh vực chính trị với tình yêu,nhưngchẳnglẽtừnhữngtranglịchsửđẫmmáucủaCáchmạngPháp,chủnghĩaPhátxíthayCộngsản,chúng takhôngnhận thấy thứgìđócócùngcấutrúccưỡngbức,cùngsựkhôngdungthứvớinhữngquanđiểmbấtđồngđượcthôithúcbởicáclýtưởngnhiệthuyết?ChínhtrịtìnháibắtđầulịchsửđánghổthẹncủanóbằngcuộcCáchmạngPháp,đólàlúcngườitađềxuất(ynhưmộtcuộchãmhiếp)rằngnhànướcsẽkhôngchỉcai trịmàcònyêucáccôngdâncủamình,cáccôngdâncũngphảicưxửtươngtự,nếukhôngthihọsẽphảiđốimặtvớimáychém.Mởđầunhữngcuộccáchmạng,xétvềmặttâmlý,giốngynhưsựkhởiđầucủamộtmốiquanhệ:nhấnmạnhvàosựthốngnhất,cảmgiácvềquyềnvạnnăng,khaokhátxóabỏnhữngbímật(vìsợrằngnếukhôngsẽdẫnđếnchứnghoangtưởngcủangườitìnhvàviệclậpramộtcơquanmậtvụ).

11.Nhưngnếu tìnhyêuvàchính trị tìnháiđềucónhữngkhởiđầumàu hồng như nhau, các kết thúc của chúng cũng đẫmmáu giống nhau.Chúngtađãquenvớitìnhyêumangmàuchínhtrịthườngkếtthúcbằngsựbạongược,nơisựkếtánchắcnịchcủakẻthốngtrịrằnghắntacómốiquantâmđíchthựcđếnquốcgiacủamìnhtrongtâmkhảmrốtcuộcsẽchohắnsựtựtinđểgiếtngườimàkhônghềdaydứt(và“đểtốtchochúngthôi”),tấtcả

những ai bất đồng với hắn. Tương tự, những người tình lãngmạn có xuhướngtrútsựvỡmộngcủamìnhlênnhữngkẻchốngđốivàdịgiáo.

12.Vàingàysausựcốchiếcgiày,tôiđiđếnsạpđểmuamộttờbáovàmộtthùngsữa.ÔngPaulbảotôirằngôngvừahếtloạisữaítbéo,nhưngnếutôicóthểđợithìôngsẽlấymộtthùngkháctừtrongkho.Nhìnôngbướcrađểđivềphíasaucửahàng,tôiđểýôngPaulmangmộtđôivớgiàymàuxámvàđôixăngđandamàunâu.Chúngxấukinhkhủng,nhưngnóigìthìnói,hoàntoànvôhại.Tạisaotôikhôngthểgiữđượcsựđiềmtĩnhnhưvậykhi nhìn thấy đôi giày của cô?Tại sao tôi không thể cư xửđiềm tĩnh vớingườiphụnữtôiyêugiốngnhưvớichủsạpbáobánsữachotôihằngngày?

13.Lòngaoướcthaythếmốiquanhệđaophủ-tửtùbằngngườibánbáo-kháchhàngđãtừlâuthốngtrịtưtưởngchínhtrị.Tạisaonhữngkẻcaitrịkhôngthểcưxửlịchthiệpvớithầndâncủahọ,chấpnhậnnhữngđôixăngđan,sựđốikhángvàbấtđồng?Câutrảlờitừcácnhàtưtưởngtựdolàsựđiềmtĩnhchỉcóthểnảysinhkhicácnhàcaitrịtừbỏviệclèmbèmvềviệcthiếttrịtìnhyêuđốivớicáccôngdâncủahọ,vàthayvàođótậptrungvàoviệcgìngiữsựcaiquảncóích,canthiệpmộtcáchtốithiểu.Trongđịahạtchínhtrịtựdo,nhàbiệngiảivĩđạinhấtlàJohnStuartMill,năm1859xuấtbảnmột tácphẩmkinhđibiệnhộchochủnghĩa tựdokhôngcó tìnhyêu,Bànvềtựdo,mộtlờikhẩnnàiđanhthéprằngcácchínhphủ,dẫuthốtlênlờithơmtiếngngọt thếnào,nênđểchocáccôngdânđượcyênvàkhôngnêndạyhọphảisốngcuộcđờimìnhrasao,phảithờphụngvịthầnnàohayđọccuốnsáchgì.Milllậpluậnrằngmặcdùcácvươngquốcvàchínhthểchuyênquyềnđềucảmthấyhọgắnliềnvớiviệcgiữ“mộtmốiquantâmsâusắcđốivới kỷ luật về tinh thần và thể xác của từng công dân củamình”, thì nhànướchiệnđạivẫnnênđứnglùirasaucàngxacàngtốtvàđểngườidânthiếttrịchínhmình.Giốngnhưmộtngườibịquấyrốitrongmộtmốiquanhệ,chỉđơngiảnlàcầuxinđượcđểyên,Milllêntiếng:

Sựdựdoduynhấtxứngđángvinhdanhlàtựdomưucầuđiềugìtốtchota,theocáchcủariêngta,miễnlàchúngtađừngtìmcáchtướcđiđiềutốtcủangườikhác,hayngăn trởngườikhácđạtđượcnó…Mụcđíchduynhấtđểquyềnlựccóthểđượcthựcthichínhđángvớibấtkỳthànhviênnàocủamộtxãhộivănminh,chốnglạiýmuốncủaanhta,làviệcngănanhtakhỏibịngườikháclàmhại.Lợiíchcủaanhta,bấtkểvềthểchấthaytinh

thần,đềukhôngphảilàđiềukiệnđủđểbảođảm.

Bànvềtựdo,JohnStuartMill

14.LuậnđềcủaMillthôngtháiđếnnỗitanhữngmuốnthấynóđượcápdụng cả trong cácmối quanhệ chứkhông chỉ cho các chínhphủ.Tuyvậy,nếusuyxétkỹ,dườngnhưnómấtđinhiềuvẻhấpdẫnkhiđượcápdụngchocácmốiquanhệ.Nólàmtanghĩđếnnhữngcuộchônnhânmàtìnhyêuđãtừlâubaybiến,nơivợchồngngăngiườngxẻgối,nóivớinhaudămlờixãgiaokhichạmmặttrongbếptrướclúcđilàm,nơicảhaiđềutừlâutừbỏhy vọng thấu hiểu được nhau, thay vào đó là tạo dựngmột tình bạn nhạtnhẽodựatrênsựhiểunhaulệchlạccókiểmsoát,sựlịchthiệpkhihọchịuđựngchoxongmónthịtbămnấukhoaitâyhầm,haynỗicayđắngvàolúcbagiờsángtrướcsựrơirụngcảmxúcphủvâyhọ.

15.Cóvẻchúngtađangbịđẩytrởlạilựachọngiữatìnhyêuvàchủthuyếttựdo.Đôixăngđancủaôngchủsạpbáokhônggâyphiềnnhiễuchotôibởi tôikhôngquan tâm tớiông ta, tôi chỉmuốn lấy tờbáovà sữacủamìnhrồiđikhỏi.Tôikhôngướcmuốntựavàovaiôngmàkhóchaythổlộtâmtình,vậynênthứôngtamangởchânkhôngcandựđếntôi.NhưnggiảsửtôingãlòngyêuôngPaul,liệutôicóthểtiếptụcđốimặtvớiđôixăngđancủaôngbằngsựbìnhthản,haycóthểkhôngđiđếnthờikhắcmà(nhờtìnhyêu)tôisẽphảihítmộthơithậtsâuvàđưaraphươngánthaythế?

16.Mối quan hệ của tôi vớiChloe chưa bao giờ chuyển sang giaiđoanKhủngbốcólẽbởivìcôấyvàtôicóthểdunghòalựachọngiữatìnhyêuvàchủthuyếttựdobằngmộtyếutốítthấytrongnhữngmốiquanhệvàcònítthấyhơnởtaycácchínhtrịgiatìnhái(Lenin,PolPot,Robespierre),mộtyếutốcóthểcứucảnhữngnhànướclẫncáccặpyêunhau(nếuđủhàmlượng)khỏisựkhôngdungthứóchàihước.

17.Cũngcầnđểýlàcácnhàcáchmạnggiốngnhữngcặptìnhnhânởkhuynhhướngnghiêmnghị đếnđáng sợ.Chọc cườiStalin chắc cũngkhónhưtrêuchọcnàngWether.Cảhaiđềucăngthẳngkinhkhiếp,dẫutheocáchkhácnhau.Khôngthểcườidẫnđếnkhôngthểnhậnthứcđượcnhữngđốilậpcốhữutrongmỗimộtxãhộihaymốiquanhệ,sựđabộivàvachạmcủacác

khaokhát,cáinhucầuchấpnhậnrằngngườicặpvớimìnhsẽkhôngbaogiờbiếtcáchđỗxe,haylauchùinhàtắm,haychịungheJoniMitchell,nhưngbùlạihọrấtquantâmđếnchúngta.

18.Chloevàtôivượtquađượcmộtsốkhácbiệtlàbởichúngtôisẵnsàngtạochuyệncườiởnhữngngõcụtmàcảhaitìmthấytrongtínhcáchcủanhau.TôikhôngthểngừngghétđôigiàycủaChloe,còncôvẫntiếptụcthíchchúng (tôi đã được huy động để xuống và nhặt chiếc bên trái và lau chosạch),nhưng ítnhấtchúng tôivẫn tìmđượccáchbiến sựcốấy thànhcâuchuyệncười.Bằngcáchhămdọa“ném(đồcủanhau)quacửasổ”bấtcứkhinàocuộctranhcãibịhâmnóng,chúngtôiđảmbảoluôntạoramộttrậncườivàdunghòanỗicăngthẳng.Tôikhôngthểcảithiệnkỹnăngláixe,nhưngnhờđótôicócáitên“AlainProst”[1],ấylàcáchChloeđặttênchotinhthầntử vì đạo của tôi, nhưng ít ra tôi cũng có thể đáp trả bằng cách gọi cô là“Jeanned’Arc”[2].Hài hướcở đây không có nghĩa làmột sự đối đầu trựcdiên,chúngtôicóthểvượtquasựcáugắt,nháymắtcạnhkhóenó,đưaralờiphêbìnhmàkhôngcầnphảigọitênsựcáubẳn.

[1.AlainProst (sinh năm1955): tay đuaThể thức 1 ngườiPháp.]

[2.Jeanned’Arc(1412-1431):nữanhhùngtrongcuộcchiếnTrămnămgiữaPháp-Anh,bịquânAnhthiêusống.]

19.Mộtdấuhiệuchothấyhaingườiđãthôiyêunhau(hoặcítnhấtlàthôivunđắp,điềucấuthànhchínmươiphầntrămtìnhyêu)cóthểnằmởchỗhọkhông còn có thểbiếnnhữngkhácbiệt thành chuyện cười.Sựhàihướcnằmmentheobứctườngngănsựđụngđộgiữacáclýtưởngcủachúngtavàhiệnthực:đằngsaumỗichuyệncườilàmộtcảnhbáovềsựkhácbiệt,haythậmchívềnỗithấtvọng,nhưngđólàsựkhácbiệtđãđượchóagiải,vànhờđócóthểnémquacửasổmàkhôngcầnđếncuộchànhquyết.

Chương9

Nhansắc

1.Nhansắckhaisinhtìnhyêuhaytìnhyêukhaisinhnhansắc?CóphảitôiyêuChloevìcôấyđẹphaycôấytrởnênđẹpvìtôiyêucôấy?Bịvâyquanhbởivôsốngười,chúngtacóthểhỏi(nhìnchămchămvàongườiyêumìnhtronglúchọnóichuyệnđiệnthoạihaynằmđốidiệntatrongbồntắm) tạisaokhaokhátcủachúng ta lạichọncáchyênvị trênchínhkhuônmặtấy,chínhcáimiệng,cáimũihaycáitaiấy,tạisaođườngcongởcổhaylúmđồngtiềntrênmálạiđápứngquáchínhxáctiêuchuchúngtavềsựhoànmỹ?Mỗingườitìnhcủachúngtalạiđưaramộtlờigiảikhácchobàitoánnhan sắc, và tuy vậy họ vẫn thành công trong việc giúp chúng ta tái địnhnghĩa độ hấp dẫn theomột cách vừa nguyên thủy vừa đặc thù như chínhđườngnétkhuônmặthọ.

2.Nếu nhưMarsilio Ficino[1] (1433-1499) định nghĩa tình yêu là“niềmkhaokhát sắcđẹp”, thìChloeđãđápứngkhaokhátnàybằngcáchnào?ĐừngnghĩđếnchuyệnngheChloenóivềmình.Khôngcáchgìcóthểlàmcôthayđổisuynghĩrằngcôlàsinhvậtđángghêtởm.Côkhăngkhăngchorằngmũimìnhquánhỏ,miệngquárộng,cằmkhôngđủhấpdẫn,taithìquátròn,mắtkhôngđủsắclục,tóckhôngđủlượn,ngựcquánhỏ,chânquáto,bàntayquárộngvàcổtayquáthểbé.CôsaymêngắmnhữngkhuônmặttrênEllehayVoguevà tuyênbốrằngnếusoivàongoạihìnhcô, làmgìcóchuyệntrờixanhcómắt.

[1.Nhà triếthọcÝ,ngườidịch toànbộ tácphẩmcủaPlatosangtiếngLatin.]

3.Chloe tinrằngnhansắccó thểđượcđongđếmdựavàomột tiêuchuẩnkháchquan,mộttiêuchuẩnmàđơngiảnlàcôkhôngthểđạtđến.Tuykhôngbiếtlànhưvậy,côcươngquyếttựtróibuộcmìnhvàomộtthứquanniệmkiểuPlatovềnhansắc,mộttiêuchuẩnmỹhọccôchiasẻvớicáctạp

chíthờitranghàngđầuthếgiới,vàcungcấpchocôxúccảmhằngngàyđểtựchêbaimìnhtrướcgương.TheoPlatovàbiêntậpviêncủaVouge,tồntạimộtthứnhưlàhìnhthứclýtưởngcủasắcđẹp,cóđượcnhờmốiquanhệcânbằnggiữacácbộphận,sovớihìnhthứclýtưởngấythìcáccơthểtrầntụckémhơn,ởcácmứcđộkhácnhau.Cómộtnền tảngvềmặt toánhọccủanhansắc,Platođềxuất, thếnênkhuônmặt trên trangbìamột tạpchí luôncuốnhútmộtcáchnhấtthiếtchứkhôngphảitheolốingẫunhiên.

4.face="TimesNewRoman">TrênmặtcónhiềusaisótvềmặttoánhọcđếnđâuthìChloevẫnthấycácbộphậnkháccủacôcònthiếucânđốihơn.Trong khi tôi thích ngắmnhìn nước bọt xà phòng chảy qua bụng vàchâncôtrongkhitắm,mỗilầnnhìnmìnhtronggươngcôlạituyênbốrằngcóthứgìđó“bịlệch”,mặcdùtôinhìncăngmắtvẫnkhôngbaogiờpháthiệnra.LeonBattistaAlberti[2](1409-1472)cóthểcònbiếtnhiềuhơn,bởiôngtatin rằngbất cứ cơ thểđẹpnào cũng cónhững tỷ lệ cốđịnhđượcônggọibằngmộtcái tên toánhọc, saukhichiacơ thểcủamộtcôgáiÝxinhđẹpthànhsáutrămbộphận,rồitínhtoánkhoảngcáchgiữacácphần.TómgọnkếtquảcủamìnhtrongquyểnVềđiêukhắc,Albertiđịnhnghĩasắcđẹpnhưlà“sựHàihòacủatấtcảcácBộphận,trongbấtcứChủthểnào,vừavặnvớinhaubằngtỷlệvàsựliênkết,màkhônggìcóthểđượcthêmvào,bỏđihaythayđổi,bằngkhôngchỉlàmxấuđi”.Tuyvậy,theoChloe,hầunhưchỗnàotrêncơ thểcôcũngcó thểđược thêmthắt,cắtxénhay thayđổimàkhônglàmxấuđibấtcứgìmàtựnhiêncònchưakịptànphá.

[2.Nhàkiếntrúc,họcgiảÝ,ngườikhởixướnglýthuyếtnghệthuậtPhụchưng.]

5.RõràngPlatovàLeonBattistaAlbertiđãbỏquathứgìđótrongthuyếtmỹhọccủahọ,bởitôinhậnthấyChloeđẹpquáđỗi.Tôithíchđôimắtxanh, mái tóc sẫm màu, khuôn miệng tròn đầy của cô chăng? Tôi lừngkhừngkhôngmuốnxácđịnhvẻhấpdẫncủacô.Nhữngtranhluậnvềvẻđẹpthểchấtcũngkháphùphiếmnhưnhữngcuộctranhcãigiữacácnhàlịchsửnghệthuật,cốlýgiảichotàinăngcủatừngnghệsĩkhácnhau.MộtbứctranhcủaVanGoghhaymộttácphẩmcủaGauguin?Ngườitacóthểtìmcáchmôtảlạimộtcôngtrìnhbằngngônngữ(“sựthôngtháiđầyngữđiệucủanhữngbầutrờiBiểnNamcủaGauguin…”bêncạnh“chiềusâukiểuWagnertrongmàuxanhcủaVanGogh…”)hoặcthếnàođóđểlàmsángrõkỹthuậthay

cácchất liệu(“mộtnỗi thấucảmcủapháibiểuhiệntrongnhữngtácphẩmgiaiđoạnsaucủaVanGogh…”hay“sựtuyếntínhkiểuCezannetrongtranhGauguin…”).Nhưngliệutấtthảythứđócógiúpgiảithíchtạisaomộtbứctranhlạivôcùnglôicuốncònbứckháclàmtalạnhnhạt?Ngônngữcủađôimắtluôncứngđầukhángcựlạisựdiễndịchsangthếgiớingôntừ.

Thứtôiđangcốmiêutảkhôngphảisắcđẹp,màchỉlàphảnứngcánhân của tôi trước diệnmạo củaChloe. Tôi chỉ có thể nói khao khát củamìnhtừđâuxuấthiện,trongkhivẫnchấpnhậnviệcngườikhácsẽchỉrasựhoàn mỹ tương tự trên những cơ thể khác. Bằng cách đó, tôi buộc phảikhước từquanniệmkiểuPlatovềmột tiêu chuẩnkhácquan cho sắcđẹp,thayvàođótôichiasẻquanđiểmcủaKanttrongquyểnPhêphánnănglựcphánđoán, rằngnhữngphánđoánmỹhọc là những thứ “cónền tảngxácđịnhđíchthịlàýthứcchủquan”.

7.CáchtôinhìnChloecóthểđượcsánhnhưảogiácMüleer-Lyernổitiếng,khihaiđườngthẳngcóchiềudàibằngnhausẽtrôngkháckíchthướctùythuộcvàobảnchấthaimũitênởhaiđầu.CáchtôitrìumếnnhìnChloecũng giống như hai mũi tên hướng ra ngoài, làm một đường thẳng bìnhthườngcómộtđộdàitrônglớnhơnsovớithựctế.

ẢogiácMüleer-Lyer

8.Stendhalđưaramộtđịnhnghĩavềnhansắc,cóthểtómtắtchínhxáchơncảmgiáccủatôidànhchoChloe.Ôngviết,“Sắcđẹplàhứahẹncủahạnhphúc”,ýnóiđếncáchmàkhuônmặtChloengầmchỉnhữngphẩmchấttôigánvàocuộcđờivớisựmãnnguyện:vẻhàihướctrênmũicô,nhữngtànnhangnóilênsựngâythơ,vàhàmrăngcôchothấysựkhôngđếmxỉagìđếnquychuẩn.Tôikhôngcoikhoảngcáchgiữahairăngcửacủacônhưlàđộ

lệchhỗnxượcsovớisựsắpđặtlýtưởng,màlàdấuchỉchomộtphẩmhạnhvềmặttâmlý.

TôihãnhdiệnkhithấyChloecònđẹphơnnhữnggìmộtngườitheothuyếtcủaPlatocóthểcảmthấy.Nhữngkhuônmặthấpdẫnnhấtthườngdaođộng giữa lôi cuốn và khúc khuỷu. Sự hoàn mỹ luôn mang tính chuyênquyền,thậmchítẻnhạt,tựthểhiêntrongtoànbộdángvẻgiáođiềucủamộtcôngthứckhoahọc.Cònmộtkiểunhansắckhác,hấpdẫnhơn,chỉcó thểnhậnratừmộtvàigócđộ,khôngphảitrongmọiloạiánhsángvàvàomọilúc.Thứnhansắcấylẳnglơđầynguyhiểmvớisựxấuxí,nómạohiểm,nókhôngnằmthoáimáibêncạnhnhữngquytắcvềtỉlệtheokiểutoánhọc,nónổibậtnhờnhữngchitiếtmangđồngthờisựxấuxí.NhưProusttừngnói,cácphụnữđẹpkiểucổđiểnnênđượcdànhchonhữngngườiđànôngkhôngcótrítưởngtượng.

10.TrítưởngtượngcủatôithíchchơiđùagiữakhoảngcáchcácrăngcủaChloe.Sắcđẹpcủacôbịđứtđoạnđủđểcóthểhỗtrợchoviệctáisắpđặtmangtínhsángtạo.Trongsựlậplờấy,khuônmặtcôcóthểsosánhvớihìnhảnhthỏ-vịtcủaWittgenstein,cùngmộthìnhảnhmàvừagiốngvịtvừagiốngthỏ[3].Phầnnhiềutùythuộcvàotháiđộcủangườixem:nếusựtưởngtượngtìmđếnmộtconvịt,thểnàonócũnglàvịt,vàtươngtựnếutatìmkiếmmộtconthỏ.Điềuqantrọnglàthiêntínhcủangườixem.Tấtnhiênlàtìnhyêuđãrộngrãichỉđườngchotôi.BiêntậpviêncủaVoguehẳnphảigặpkhókhănkhiđăngcácbứchìnhChloe trênmột sốbáo,nhưngđâychỉ là lời chứngthựcchosựđộcnhấtmà tôiđã tìm thấyởbạngáimình.Tôiđã làmsốngđộngkhuônmặtcôchotươnghợpvớitâmhồncô.

[3.Bức hí họa“Thỏ và vịt” xuất hiện lần đầu trên tạp chíĐức Fliegende Blätter năm 1892, sau đó được Wittgenstein dùng trongquyểnCáctruytầmvềtriếthọc(1953)đểmôtảhaicáchnhìn.]

HìnhảnhvừavịtvừathỏcủaWittgenstein

11. VớidạngsắcđẹpkhônggiốngnhưmộtbứctượngHyLạp,mốinguyhiểmnằmởchỗnóđẹphayxấutùythuộcnhiềuvàongườixem.Mộtkhitrítưởngtượngquyếtđịnhtránhkhỏinhữngkẽrăng,phảichănglúcđótasẽviệnđếnmộtbácsĩchỉnhnhacó taynghề?Mộtkhchúng tađịnhvịđược sắc đẹp trongmắt người thưởng ngoạn, điều gì sẽ xảy ra khi ngườithưởngngoạnnhìnvàochỗkhác?Nhưngcó lẽ tấtcảnhững thứấy làmộtphầntrongsựthuhútcủaChloe.Tuyệtdiệuthay,mộtlýthuyếtkháchquanvềsắcđẹpkhiếnchomộtnhântốkhôngthểvắngmặt,đólàngườingắm.

Chương10

Thổlộtìnhyêu

1.GiữathángNăm,Chloetổchứcsinhnhậtlầnthứhaimươitưcủacô.Từ lâucôđãướm lờivềchiếcáopullbằng lencasơmiađỏbàyởcửakínhmộtcửahàngtạiPiccadilly, thếnênhômtrướcngàysinhnhật, tôiđãmuatrênđườngđilàmvề,vàđếnnhà,bọcnótronggiấygóimàuxanhvớinơhồng.Nhưngtronglúcchuẩnbịthiệp,tôichợtnhậnrarằngtôichưabaogiờnóivớiChloerằngtôiyêucôấy.

2.Lẽdĩnhiên,kiểugìcũngphảinóilờituyênbố,nhưngsựthậtrằngtôivẫnchưanóiraquảlàđángkể.Áopullcóthểlàdấuhiệucủatìnhyêugiữamộtđànôngvàmộtphụnữ,nhưngchúngtôivẫnphảichuyểndịchcảmxúccủamìnhsangngônngữ.Giốngnhưthểcáicốtlõicủamốiquanhệnày,đượcđịnhhìnhxungquanhtừyêu,bằngcáchnàođókhôngthểđượcnóira,nóvừaquáhiểnnhiên,vừaquátolớnkhôngthểthốtthànhlời.

3.CũngdễhiểukhiChloechưanóibấtcứgì.Côhoàinghingôntừ.“Nóiracóthểlàmchovấnđềtrởnêntồntạithựcsự,”côtừngnói,vàcũngnhưcácvấnđềcóthểđiratừlờinói,nhữngthứtốtđẹpcũngcóthểbịlờinóihủyhoại.TôinhớChloetừngkể,nămcômườihaituổi,bốmẹgửcôđimộttrạihè.Ởđócôngãlòngyêumộtcậutraibằngtuổimình,vàsaunhiềucơnđỏmặtvàdodự,cuốicùnghọdạobộquanhhồ.Bêncạnhmộtbờhồngảbóngnắng,cậutamờicôngồixuống,vàsaumộtchốc,nắmlấybàntaytúamồhôicủacô.Đólàlầnđầutiênmộtngườicontrainắmtaycô.Côrấtphấnchấn,côthoảimáinóivớicậutabàngtấtcảsựnghiêmchỉnhcủatuổimườihai,rằngcậulà“điềutuyệtvờinhấttừngxảyđếnvớicô”.Hômsau,côpháthiệnra lờinóicủamìnhđãđượclan truyềnkhắpkhutrại.Mộtnhómbạngáihátvènhạitheo“điềutuyệtvờinhấttừngxảyđếnvớiem”khiChloeđivàophòngăn,lờituyênbốthànhthậtcủacôđượctualạinhằmchếnhạotínhmỏngmanhdễvỡcủacô.Côđãtrảinghiệmsựphảnbộidướibàntay

củangôn từ, theocáchnhững lờinói thânmậtbịhoánđổi thành thứđồngtiềnchung,vàkểtừđóChloeẩnsaulớpmạngcủasựthựcdụngvàmỉamai.

4.Vớitínhđốikhángthườngtrựccủacôtrướcnhữngthứmangsắcmàunhuộmhồng,Chloehẳnsẽnhúnvaibuôngmộtcâunóiđùatrướcmộtlời tỏ tình, chẳngphải vì cô khôngmuốnnghe,màbởi bất cứmột thứgìđượcnói ra rõ ràngcũngsẽ tiếngầnđầynguyhiểmtới trọnvenclichévàtoànbộsựtrầntrụi.CũngchẳngphảilàChloekhôngđacảm,chỉlàcôquáthận trọngvới cảmxúc củamìnhnênkhôngnóivề chúng trong thứngônngữtìnháisáomòn,thôngthường.Mặcdầunhữngcảmxúccủacôcóthểhướngtrựctiếpđếntôi,theomộtcáchlạlùng,chúngvẫnkhôngđượcphơibàycôngkhaichotôibiết.

5.Câybút của tôi vẫndodự trên tấp thiệp (hình conhươu cao cổđangthổinếntrênchiếcbánhhìnhtráitim).Bấtkểsựđốikhángcủacôvàmốilongạicủatôilàgì,tôivẫncảmthấydịpsinhnhậtcủacôlầnnàykêugọimột sựxácnhậnbằngngônngữ chomối khăngkhít củahai đứa.Tôitưởng tượngcô sẽnghĩ thếnàovềnhững lời tôiđề trên thiệp, có lẽ cô sẽnghĩvềchúngtrênđườngđi làmhay trongkhi tắm,hài lòngnhưngdodựngaycảđểnhấmnhápniềmthỏamãncủamình.

6.Tuyvậy sựkhó củamột lời tỏ tìnhmở ra nhữngmối quan tâmchuẩntriếthọc[1]vềngônngữ.NếutôibảoChloerằngtôibịđaudạdàyhayvườnnhàđầyhoathủytiên,tôicóthêrmongđợicôhiểu.Mộtcáchtựnhiên,hìnhảnhcủatôivềmộtkhuvườnmọcđầyhoathủytiêncóthểhơikhácvớitưởngtượngcủacô,nhưngcũngsẽcómộtmốitươngđồnghợplýgiữahaihìnhảnhđó.Từngữsẽvậnhànhnhưlànhữngngườiđưatintrungthànhcủaýnghĩa.Nhưngtấmthiệptôiđangcốviếtlúcnàykhônggắnnhữngbảođảmnhưvậy.Từngữlàthứnhậpnhằngnhấttrongngônngữ,bởicácthứchúngtrỏđếnthậmthiếumộtýnghĩavữngchắc.Tấtnhiêncáclữkháchđãtừcontimquaytrởlạivàtìmcáchtrìnhbàynhữnggìhọđãthấy,nhưngtìnhyêurốtcuộcgiốngnhưmộtloàibướmhoakhanhiếm,cókhingườitavẫnnhìnthấy,nhưngchưabaogiờđoanquyếtđược.

[1.Quasi-philosophical:cóvẻgiốngtriếthọc,nhưngthựcsựthìkhôngphải.]

7.Ýnghĩlàmôtkẻlữhànhcôđộc:việchiểunhầmmộttừnàođấy,ngaycảcáctayngônngữhọcmôphạmcũngchẳngbuồntranhcãi,nhưngnhữngtìnhnhânsẽchẻsợi tóc làmtư,bởihọdadiếtcầnđượchiểuđúng.Chloevàtôicóthểđềunóirằngmìnhđangyêu,nhưngtìnhyeunàycóthểlànhữngthứrấtđỗikhácbiệtbêntrongmỗichúngtôi.Chúngtôivẫnthườngđọccùngcuốnsáchtrêngiườnghằngtối,vàsauđónhậnrarằngnhữngcuốnsáchấyđãchạmvàochúngtôiởcácđiểmkhácnhau:chúnglànhữngcuốnsáchkhácnhauđốivớitừngngười.Liệucùngmộtsựbấtđồngcóthểdiễnratrênmộtđườngtìnhđơnnhất?Tôicảmthấymìnhlàhoabồcônganhđangrải hàng trămdâymầmvàokhôngkhí, và khôngbiết có cái nào trong sốchúngsẽđếnđích.

8.Toànbộngônngữtìnhyêuđãsuyđồibởibịsửdụngđếnmònvẹt.Khitôingheradiotrênxe,tìnhyêucủatôiđớpngaytắplựnhữngbảntìnhcađangphát,chẳnghạn,niềmthathiếtcủamộtnữcasĩMỹđen,vớingữđiệulàmtôixúcđộngmạnhkhicôphátâmtừ“baby”vàlàmtôinghĩđếnChloe.

LIệukhôngđẹpsaokhi

Ômemtrongtayanh

Vàyêuem,baby?Khi

Ômemtrongtayanh

Và yeah anh sẽ nói, thật đấy, anh sẽ nóiAnh yêu emđượckhôngbaby?

9.Baonhiêuphần suynghĩ tôi dành choChloeđãbị tác độngbởinhữngbàihátnhưthếnày?Cólẽnàotâmtrạngkhiyêucủa tôi làkếtquảcủaviệcsốngtrongmộtkỷnguyênvănhóađặctrưngthếnày?Cólẽnàoxãhội,chứkhôngphảibấtcứthôithúcnguyênsơnào,mớikhíchlệtôilấylàmkiêuhãnhvềmối tình lãngmạn?Giả sửởnhững thờiđạivànềnvănhóatrướcđây, chẳngphải tôi sẽđượcdạycáchbỏquacảmxúccủamìnhvớiChloe,giốngnhưlúcnàytôiđượcdạybỏqua(đạiloại)niềmthôithúcmangvớhayđáplạisựlăngnhụcbằnglờitháchthứcđấusúngtayđôi?

“Mộtsốngười sẽkhôngbaogiờngã lòngyêunếuhọchưa

bao giờ nghe về tình yêu”, La Rochefoucauld đã cách ngôn như thé, vàchẳngphảilịchsửđãchứngminhlàôngđúnghaysao?TôicónghĩavụđưaChloeđếnmộtnhàhàngngườiHoaởCamden,nhưngnhữngtuyênbốtìnhyêucólẽlàthíchhợphơnởchỗkhác,vìngườiHoatheotruyềnthốngvốnbẽnlẽntrướctìnhyêu.TheonhànhânloạihọctâmlsL.K.Hsu,trongkhicácnênvănhóaphươngTây“lấynhânvịlàmtrọngtâm”vànhấnmạnhvàocảmxúc,thìngượclạivănhóaTrungQuốc“lấycảnhhuốnglàmtrọngtâm”và tập trungvàonhómxã hội hơn là cặp đôi và tình yêu của họ (mặcdùngườiquảnlýnhàhàngcủaLãotửvẫnthíchnhậnsựđặtchỗcủatôi).Tìnhyêukhôngbaogiờlàthứđượcchosẵn,nóđượcxâyđắpvàđịnhnghĩabởicácxãhộikhácnhau.Ítnhấtlàtrongmộtxãhội,ngườiManuởTânGuinea,thậmchíkhôngcótừđểchỉtìnhyêu.Trongcácnềnvănhóakhác,tìnhyêutồntạinhưngđượctraochocáchìnhthứcđểphânbiệt.ThơcatìnháicủangườiAiCậpcổđạikhôngquantâmđếnnhữngcảmxúcxấuhổ,tộilỗihayyêughétbấtphân.NgườiHyLạpchẳngnghĩngợquáigìvềđồngtínhluyếnái,ngườiKitôgiáocấmtiệtthểxác,cácnhàthơTroubadourđánhđồngtìnhyêuvớiniềmđammêbấtkhảhồiđáp,nhữngnhàLãngmạnbiếntìnhyêuthànhmột tôngiáo,vànhànghiêncứu tuycógiađìnhnhưngcó lẽkhônghạnh phúc lắm S. M. Greenfield, trong một bài báo trên SociologicalQuarterlymàtôiđọcđượcởmộtphòngkhámnhakhoa(tôicũngkhôngbiếtnóđặtởđóđểlàmgì),viếtrằngtìnhyêungàynayđượcchủnghĩatưbảnhiệnđạigiữchotồntạichỉđể

…khíchlệcáccánhân–khikhôngcònphươngtiệnnàokháckhíchlệhọ-đểgiữcácvịtríngườichồng-chavàvợ-mẹvàtạothànhcácgiađìnhhạtnhânkhôngchỉthiếtyếuchosựsảnsinhvàquanhệxãhộimàcònduytrìnhữngsắpđặtcốhữuchosựphânphốivàtiêuthụhànghóa,dịchvụ,vànóichung,đểgữihệthốngxãhộitrongmộttrậttựlàmviệcthíchhợpvànhờđóduytrìnónhưlàmộtđiềuđángquantâm.

10.Sựkhóở,buồnnôn,vàkhaokhátmàthỉnhthoảngtôicảmnhậnđượckhinghĩvềChloe,ởmộtvàixãhội,cóthểđượcxemnhưdấuhiệucủamột trải nghiệm về tôn giáo. Khi Thánh Teresa thànhAvila (1515-1582),ngườikhaisinhradòngtuCátMinh,đượcmộtthiênthầnghéthăm,bàmiêutảcuộcgặpgỡtheocáchmàphảicầnmộtnhàtưtưởngđươngđạiđặcbiệtcởimởmớikhôngđánhđồngnóvớisựcựckhoái:

Thiên thần rất đẹp, khuônmặt chàng rực sáng, chàng xuấthiệnnhưlàmộttrongnhữnghìnhthứccaonhấtcủathiênthần,dườngnhư

khắpngười đều rực cháy…Trongbàn tay chàng tôi thấymột cây thươngbằngvàngvàởmũinhọnbằngsắttựanhưrựclửa.Vớicâythương,chàngdườngnhưxé toang tim tôinhiều lầnđếnnỗinóđâmxuyênqua ruộtgantôi…Sựđauđớnquárõràngđếnnỗitôitôithốtlênnhữnglờirênrỉ;vàsựngọtngàoquáđỗigâyrachotôibởinỗiđaubaoliệtấykhiếnngườitakhôngbaogiờmuốnnguôi,cũngnhưtâmhồnngườiđósẽkhôngbaogiờbằnglòngvớinhữnggìthấphơnChúatrời.

11.Cuốicùng,tôiquyếtđịnhtấmthiệpvớiconhươucaocổcóthểkhôngphảilàchỗthíchhợpnhấtđểnóirõcảmxúccủamình,vàtôinênđợichođếnbữatối.Khoảngtámgiờ,tôiláixeđếncănhộcủaChloeđểđóncôvàtraoquà.CômừngrỡnhậnralàtôiđãlắngnghenhữnglờigợiýcủacônơiôkínhcửahàngởPiccadilly, tiếcnuốiduynhất(đượckhéoléotruyềntảivàingàysauđó)làviệcchiếcáopullcómàuxanhlamchứkhôngphảimàuđỏmàcôthựcsựámchỉ(mặcdùcáihóađơnchochúngtôicơhộithứnhì,saukhitôiđãtínhđếnnhưngghìmlạivìkhôngmuốnbịnémquacửasổ).

12.Nhàhàngkhôngthểlãngmạnhơn.XungquanhkhônggiancủaLãotử,cáccặpđôigiốngtôi(mặcdùcảmgiáckháchquanvềsựđộcnhấtkhôngchophépchúngtôinghĩnhưvậy)đềunắmtaynhau,uốngrượuvang,vàvụngvềcầmđũa(mộthạtđiềutừbànbêncạnhbỗngnhiênđậulênđùicủaChloe).

“Chúaơi,emthấykhálênrồi,emđóimuốnchếtđây.Embịtrầmcảmsuốtngàyhômnay,”Chloenói.

“Saothế?”

“Vìemcócảmgiácnhữngngàysinhnhật luôngợinhắcvêcáichếtvàsựvuichơibịcưỡngbách.Nhưngquảthậtemnghĩlầnnàyrốtcuộckhôngtrởnênquá tồi tệ.Quảthật làrấtổn,nhờmộtchútgiúpđỡtừbạnem.”

Côngướcnhìntôivàmỉmcười.

“Anhcóbiếtgiờnàynămngoáiemởđâukhông?”côhỏi.

“Không,ởđâu?”

“Đượcbàdìkhủngkhiếpđưađiăntối.Thậtkinhkhủng,emcứphảiđivào toa létđểkhóc,em thấtvọngvìđó là sinhnhậtcủaemvàngườiduynhấtmờiemđichơilàdìemvớicáitậtnóilắpđếnphátcáu,cứluônmiệngbảoemlàdìkhôngthểhiểulàmsaomộtcôgáitốtnhưemlạikhôngcóngườiđànôngnàotrongđời.Thếnênchắccũngkhôngđếnnỗitệkhiemcặpvớianh…”

13.Thựcsựcôrấtthuhút(đấylàsuynghĩcủamộtngườiđangyêu,mộtchứngnhânkhôngđángtinnhất trongnhữngchuyệnthếnày).Nhưnglàmsaotôicóthểbảocônhưthế,theomộtcáchchứngtỏtôibịcôthuhúttheomộtcáchriêng?Nhữngtừnhưtìnhyêuhaytậnhiếnhaycuồngsayđãlỗi thời bởi những câu chuyệnyêuđươngkhôngbaogiờ cạn, bởi các lớpnghĩaápđặt lênchúngđãđượcngườikhácdùng.Vào lúc tôimongmuốnngônngữtrởnênuyênnguyênnhất,mangtínhcánhânvàhoàntoànriêngtư,tôiđiđếnchỗchốngđốibảnchấtphơibàyrabàndânthiênhạcủaviệcgiaotiếpvềmặtcảmxúc.

14.Nhàhàngnàykhônggiúpíchgìhơn,bởisựsắpđặtcủanókhiếntìnhyêuquádễnhậnra,bởithếkhôngtrungthực.TrênloađangphátmộtbảnNocturnescủaChopinvàcómộtngọnnếnhìnhtráitimtrênbàn.Chúngtôinghelỏmngườiđànôngởbànkếbên(cólẽtheothuyếtDarwin)đùacợtrằngđánglẽngọnnếnlàhìnhconcu.DườngnhưkhôngcócáchnàotruyềntảitìnhyêubằngcáckýtựY-Ê-Umàkhôngcùnglúcgomcáctừliêntưởngtầm thườngnhất vào cùngmột rổ.Cái từ ấy quá phongphú trong lịch sửnướcngoài:mọithứtừcácnhàthơTroubadourchođếnphimCasablancađãkhắcvănbiavàonhữngchữcáiấy.Chẳngphảibổnphậncủatôilàlàmtácgiảchochínhcảmxúccủamìnhư?Liệutôicóphảiđưara lời tỏ tìnhđộcnhấtđểphùhợpvớikiểucáchChloe?Tôibốirốinhậnrahoàncảnhquáưbình thường lúcnày:mộtđànôngvàmộtphụnữ, tìnhnhâncủanhau, tổchứcsinhnhật trongmộtnhàhàngTrungHoa,vàomộtbuổi tối trongthếgiớiTâyphương,đâuđógầncuốithếkỷhaimươi.Không,ýmuốncủatôikhôngbaogiờcó thể truyền tảiquanhữngchữcáiY-Ê-U.Nósẽphảitìmkiếmmộtsựchuyênchởthaythế.

15.RồitôiđểýmộtđĩanhỏđựngkẹoxốpdẻonằmkếcùichỏChloevàchợtnhậnratôikhôngyêuChloeđếnđộkẹoxốpdẻocô.Vìlẽgìmàmột

đĩakẹoxốpdẻobỗngkếthợpquáhoànhảovớicảmxúccủatôidànhchocô,tôi khôngbaogiờ biết, nhưng cái từ ấy dườngnhưnắmbắt được căn cốttrạngtháitìnháicủatôivớiđộchínhxácmàtừyêu,đuộitắtbởidùngquáliều,dầumuốncũngkhônglàmđược.Thậmchícònkhólýgiảihơn,khitôinắmtayChloevàbảorằngtôicóđiềurấtquantrọngmuốnnói,rằngtôiđãkẹoxốpdẻocô,dườngcôhiểuhết,vànóiđólàđiềungọtngàonhấtcôtừngnghe.

16. Kểtừđó,ítnhấtlàvớiChloevàtôi,tìnhyêukhôngđơngiảnlàyêu,nólàmộtđốitượngđườngmật,phậpphù,cóđườngkínhchỉvàimilimétđangtanchảytuyệtdiệutrongmiệng.

Chương11

Bạn

1.Mùahèđếnvào tuầnđầu tiên tháng sáu, tạonênmột thànhphốLondonkiểuĐịaTrungHải,kéomọingườirakhỏinhàvàvănphòngđểđiđếncôngviênvàquảngtrường.Sứcnóngkếthợpvớiviệctôicómộtđồngnghiệpmới,mộtkiếntrúcsưngườiMỹ,đượcthuêlàmsáuthángvớichúngtôitrongdựánthiếtkếmộttổhợpvănphònggầnWaterloo.

2. “Thếmà họ bảo tôi là ngày nào London cũngmưa, trông kìa!”WillnhắckhichúngtôingồiăntrưatrongmộtnhàhàngởCoventGarden.“Thậttuyệtdiệu,nhưngtôimangtoànáopulllthôi.”

“Logì,Will,ởđâyhọcũngbánT-shirtmà.”

TôiđãgặpWilliamKnotnămnămtrước,khichúngtôihọcvớinhaumộtnămtrongcùnghọcbổngởYale.Anhtacaongồng,dabánhmật,nụcườicantrường,vàkhuônmặtnhámcủamộtnhàthámhiểm,nhưngđôibàn tay thìcủamộtnghệsĩdươngcầm.SaukhihọcxongởBerkeley,anhđãgâydựngmộtsựnghiệpthànhcôngởBờTây,nóianhđượccoi làmộttrongnhữngkiếntrúcsưkhánhấtcủathếhệmình.Architects’Journalđãmôtảanh,vớimộtchútquantâmđếnhiệnthựcvềmặtsinhhọc,nhưlà“đứaconngoàigiá thúcủaMilesvanderRohe[1]vàGeoffreyBawa[2]”vàngaycảtờtạpchíthôngthườngdèdặtArchitecturalReviewcũngđãcangợicáchanhsửdụngbêtông.

[1.Kiến trúc sư ngườiMỹ gốcĐức (1886-1969), khai sinhkiếntrúctốigiản.]

[2. Kiến trúc sư người Sri Lanka (1919-2003), chuyên vềphongcáchnhiệtđớihiệnđại.]

3.“Kểtôinghe,cậucóđangqucônàokhông?”Willhỏikhichúngtôibắtđầuuốngcàphê.“Cậuvẫnđangcặpvớicáicôtêngìấynhỉ?”

“À không, chuyện đó qua lâu rồi. Tôi đang dính vào mộtchuyệnnghiêmtrọngđây.”

“Hayquá,kểtôingheđi.”

“Ừ,cậuphảiquanhàtôiăntốivàgặpcôấy.”

“Đượcđấy.Tiếpđi.”

“TêncôấylàChloe,hămbốntuổi,làmthiếtkếđồhọa.Côtathôngminh,xinhđẹp,rấthàihước…”

“Tuyệtquácòngì.”

“Còncậuthếnào?”

“Cũngchảcógì,tôiđanghẹnhòvớimộtcôtừUCLA,đangtrongquátrìnhtìmhiểu,kiểunhưcảhaicùngđangkéomộtdâydù.Bọntôichưa sẵn sàng để nghĩ đến chuyện lâu dài…Nhưng kể thêm tôi nghe vềChloeđi,cậuthấygìởcôấy?”

4.Tôithấygìởcôấyư?Câuhỏinàyquaytrởlạivớitôitốihômđóởgiữa tiệmSafeway, quan sátChloe đứng ở quầy, tôimêmẩn cách cô góighémhàngtạphóavàotúinilông.Vẻquyếnrũtrongcáccửchỉnhỏnhặtấykhiếntôisẵnsàngchấpnhậnbấtcứgìlàmminhchứngkhôngthểchốicãirằngcôấythậthoànhảo.Tôithấygìởcôấyư?Hầunhưmọithứ.

5.Trong thoáng chốc, tôi chợt hoang tưởng rằngmình có thể biếnthànhmộtthùngyogurtđểđượctrảiquaquátrìnhcônhẹnhàngvàcẩnthậnnhétvàotúixách,giữamộthộpcámòivàchaidầuôliu.Cũngmaylàkhôngkhívôcảmkhôngthíchhợpcủasiêuthị(“Tuầnlễhạgiágangà,heo,bò”)đã cảnh báo tôi nên dừng lại trước khi trượt quá xa vào khoa nghiên cứubệnhhọctheokiểu

6.Trênđườngraxe,tôikhenChloekhéođisiêuthịmuađồ.

“Anhdớdẩnvừathôi,”côđáp.“Anhmởtúigiúpemvới,emđểchìakhóaxetrongđấy.”

7.Khôngkhóđểtìmthấynétđẹptrongđôimắthayviềnmôicủamộtkhuônmiệngxinhxắn.Cáikhólàtìmrađiềuđótrongchuyểnđộngcủamộtbàntayphụnữởquầytínhtiềnsiêuthị.NhữngcửchỉcủaChloegiốngnhưphầnnổicủamộttảngbăng,mộtdấuchỉchonhữnggìnằmẩnbêndưới.Lẽnàomộtngườiđangyêulạikhôngthấymnifhcónghĩavụđitìmgiátrịđíchthựccủachúng,dẫurằnggiátrịấydườngnhưvônghĩavớinhữngaikhôngmấytòmò,khôngmấyyêuđương?

8.Tuynhiêntôivẫntưlựtrênđườngláixevềnhàquagiờcaođiểmbuổitối.Tìnhyêucủatôibắtđầutựvấn.LànghĩalýgìnếunhữngthứtôicoilàquyếnrũởChloethìcôlạicoilàtainạnhaykhôngthíchhợpvớibảnngã thựccủacô?Cóphải tôiđangrút ranhững thứchỉđơngiản làkhôngthuộcvềcôấy?Tôinhìnbờvainghiêngvàlọntócởchỗcôtựađầuvàoghế.Côquaysangtôivàmỉmcười,thếlàbỗngdưngtôinhìnthấykẽhởgiữahairăng cửa của cô.Người đi cùng tôi đangmangbaonhiêuphần củangườitìnhđacảm,đamangcủatôi?

9.Tìnhyêubộc lộsựđiêncuồngbằngcách từchối thừanhận tínhbình thườngcốhữucủangườimà tayêu.Hẳnnhữngngườingoàicuộcsẽthấychánnảnvớinhữngkẻđangyêu.Họsẽthấygìởnhữngngườiđượcyêungoàiviệcchỉlàmộtconngườikhác?TôivẫnthườngtìmcáchchiasẻniềmhàohứngcủamìnhvềChloevớicácbạntôi,nhữngngườitrongquákhứtôiđãtìmthấynhiềuđiểmchungvềphimảnh,sởvàchínhtrị,nhưnglúcnàyđâyhọnhìntôivớinỗihoangmangmuônthuởcủakẻvôthầnđốidiệnvớisựsốtsắngmangtínhCứuthế.SauchừngmườilầnkểvớibạnbènhữngcâuchuyệnvềChloeởcửahànggiặtkhô,haychuyệnChloevàtôiđixemphim,hayChloevàtôiđimuathứcănnhanh,nhữngcâuchuyệnkhôngcốttruyệnvà thiếu phần hành động, chỉ có nhân vật trung tâm đứng giữa trongmộtchuyện tào laogầnnhưkhôngcóchuyểnđộng, tôibuộcphảinhận ra tìnhyêulàmộtcuộcmưucầucôđộc.

10.Dĩnhiên,cũngchẳngcógìđángyêutrongcáchChloegóiđồở

tiệmtạphóa,tìnhyêuđơnthuầnlàcáigìđótôiđãquyếtđịnhgánchonhấtcử nhất động của cô, các cử chỉ hẳn được phiên dịch rất khác bởi nhữngngườicùngđứngchờvớichúngtôiởSafeway.Mộtngườikhôngtựnhiênlàtốtđẹphaydởhơi,tứclàviệcyêuhayghéthọvềcơbảncầncómộtyếutốmangtínhchủthể,vàcólẽcảchấtảotưởngnữa.TôinhớcâuhỏicủaWillđãtạorasựphânbiệtgiữacácphẩmchấtthuộcvềmộtngườivànhữngthứmàngườiyêugánchohọ.Cậuấyđãthậntrọnghỏitôi,khôngphảiChloelàai,màchínhxáchơn,tôiđãthấygìởcôấy.

11.Ngay sau khi anh trai cômất,Chloe (khi ấy vừamới qua sinhnhậtlầnthứtám)trảiquamộtgiaiđoạnmangtínhtriếthọcsâusắc.“Embắtđầuchấtvấnmọithứ,”cônóivớitôi,“emphảisuynghĩcáichếtlàgì,chỉriêngđiềuđóđủbiếnngườitathànhtriếtgia.”Mộttrongnhữngámảnhlớncủacô,khiếnnhữngngười tronggiađìnhcôđếnbâygiờvẫncònámchỉ,liênquanđếncáctưtưởngmàcólẽcácđộcgiảcủaDescarteshayBerkeleyđãquenthuộc.Chloesẽlấytaybịtmắtvàobảogiađìnhcôrằnganhtraicôvẫncònsốngbởivìcôcóthểthấyanhtraitrongtâmtrícũngnhưcáchcôthấyhọ.Tạisaohọbảocôrằnganhấychếtnếunhưcôcóthểthấyanhtrongtâmtrí?Thếlàởmộttháchthứchiệnthựcxahơn,vàdocáchcôcảmnhậnvềhọ(vớinụcườixòacủamộtđứatrẻsáutuổiđốidiệnvớiquyềnnăngcủanhữngthôithúcthùđịchtrongmình)Chloesẽbảobốmẹrằngcôsẽgiếtchếthọbằngcáchnhắmmătlạivàkhôngbaogiờnghĩvềhọnữa,mộtkếhoạchrõràngkhiếnbốmẹcôphảnứnglồnglộntheomộtcáchkhôngtriếthọctínào.

12.Tuynhiênthuyếtduyngãcũngcónhữnggiớihạn.LiệucáchnhìncủatôivềChloecóởđâuđógầnhiệnthực,haylàtôiđãhoàntoànmấtnănglựcđánhgiá?Chắcchắnlàcôcóvẻđángyêuvớitôi,nhưngliệucôcóthựcsự đáng yêu như tôi nghĩ? Đó là vấn đề cũ mèm về màu sắc theo kiểuDescartes:một người cóvẻ thấy chiếcxebuýtmàuđỏ, nhưng cóphải nóthựcsựvàvềbảnchấtcómàuđỏ?KhiWillgặpChloevàituầnsauđó,anhchắcchẵncónhữnghoàinghicủamình,tấtnhiênkhôngđểlộra,nhưngrõràngtrongcáchanhhơiquantâmđếncô,lạilàmcôchánngánvớibàinóitrànggiangđạihảivềviệcanhtừnglàmmáinhàđỡbaolơnchomộtbiệtthựởLaJolla,vàtrongcáchhômsauđóanhkểvớitôiởchỗlàmrằng,vớimộtngườiCalifornianhưanh,phụnữAnhtấtnhiên“rấtđặcbiệt”.

13.Thànhthựcmànói,Chloethỉnhthoảngcũngnóivớitôimốihồnghicủacô.Mộttối,tôinhớcôngồiởphòngkháchnhàtôiđọcsáchtrongkhicảhaiđánglắngnghebảncantatacủaBạchtôivừabật.Âmnhạcsangsảngánhlửa thiêngbậpbùng, lờinguyệncầucủaChúa,vàngườiyêubêncạnh,trongkhigươngmặtChloe,dẫumệtmỏinhưnghạnhphúc,chìmđắmtrongdảisángdọccănphòng tối từchiếcđènbàn, trôngnhư thể thuộcvềmột thiên thần, một thiên thần đơn giản là đang giả vờ cẩn trọng (trongnhữngchuyếnđiđếnSafewayhaybưuđiện)rằngcôlàmộtngườiphàmtụcbìnhthường,nhưngthựcratâmtrílấpđầynhữngýnghĩthanhtúvàthánhthiện.

14.Bởivìđôimắtchỉnhìnthấycơthể,hyvọngvềmộtngườitìnhmêdạichínhlàviệctâmhồntrungthànhvớivỏbọccủanó,việcthânthểsởhữumộttâmhồnthíchhợp,vànhữnggìlàndathểhiệnphơivàynhữnggìnó thựcsự là.Tôi khôngyêuChloevì thân thể cô, tôi yêu thân thểvôvìnhữnghứahẹnnhữnggìconngườicôlà.Đólàlờihứahẹntruyềncảmhứngnhất.

15.Nhưngnếu khuônmặt cô chỉ là bức tranh truyền thần thì sao?“Đến năm bốnmươi tuổi,mọi người sẽ có khuônmặt họ xứng đáng có,”GeorgeOrwellđãnói,nhưngChloechỉmớihaimươi tưgaycảnếucôgiàhơn,thựcsựlàchúngtôikhôngdễgìđượctraochokhuônmặt,cũngnhưlàtiềnbạchaycơhộimìnhđánghưởng,bấtkểđứctinlạcquancủaOrwellcólàgì.

16.“Anhtắtbảnnhạcnhẽonhợtấyđượckhông,”thiênthầnbấtchợtlêntiếng.

“Cáigìmànhẽonhợt?”

“Nhạcấy.”

“ĐấylàBachmà.”

“Embiếtrồi,nhưngnghedớdẩnlắm,emkhôngtậptrungđọctờCosmođược.”

17.ĐấymớilàChloetôithựcsựyêu,tôichợtnghĩkhinhìnlạiChloeđangđọctrênghếsofaphíabênkiaphòng,haychỉlàmộtýnghĩnảyratừxungquanhmiệng,mắt,khuônmặtcô?Dùngkhuônmặtcônhưchiếclabàndẫnđếntâmhồncô,phảichăngtôiđãmangtộibởimộtphéphoándụgiantrá,khimộtthuộctínhcủamộtbảnthểđượcthaythếbằngchínhbảnthểđó(vươngmiệnthaythếchonềnquânchủ,vôlăngthaythếchochiếcxe,NhàTrắngthaythếchochínhphủMỹ,nhữngbiểulộthiênthầncủaChloethaythếchoChloe…)?

18.Khirơivàophứccảmốcđảo,mộtngườikhátnướctưởngtượnganhtathấynước,câycọvàbóngmátkhôngphảivìanhtacóchứngcứchoniềmtinđó,màvìanhtacầncóchúng.Nhữngnhucầuthathiếtmangđếnảogiácchogiảiphápcủahọ:sựkhátnướcđemđếnnướcảo,nhucầutìnháimangđếnhoàng tửhaycôngchúaảo.Phứccảmốcđảokhôngbaogiờ làmộtsựđánhlừahoàntoàn:ngườitrênsamạccóthấycáigìđóởchântrời.Đóchỉ lànhữngcâycọqueoquắt,giếngcằnkhô,vàmộtnơibịđànchâuchấupháhoại.

Phảichăngtôilànạnnhâncủasựđánhlừatươngtự,mộtmìnhtrongphòngvớimộtphụnữmanggươngmặtcủamộtngườiđangviếtThầnkhúctrongkhiđangđọcmụcchiêmtinhgiảimạngtrêntờCosmopolitan?

Chương12

Thuyếthoàinghivàđứctin

1.Tráivới lịchsửtìnhyêu, lịchsửtriếthọcthểhiệnmốiquantâmtànnhẫnvới sự thiếunhấtquángiữabềngoàivàhiện thực. “Tôinghĩ tôithấymộtcáicâyngoàikia,”vịtriếtgialầmbầm,“nhưngliệucóphảiđóchỉlàmộtảogiácquanghọcđằngsauvõngmạc?”“Tôinghĩtôithấyvợmình,”vịtriếtgialầmbầm,nóithêmđầyhyvọng,“nhưngliệucóphảicôấycũngchỉlàmộtảogiácquanghọc?”

2.Các triết gia thườnggiới hạn sự hoài nghimang tính nhận thứcluậnvàosựhiệnhữucủanhữngcáibàn,cáighế,sânvườncáctrườngthànhviêntrongCambridge,vàngườivợthỉnhthoảngkhôngmongmuốn.Nhưngviệcmởrộngcáccâuhỏinàyvớinhữngthứtácđộngđếnchúngta,nhưtìnhyêuchẳnghạn,làmphátsinhmộtkhảnăngđángsợrằngngườiđượcyêuchỉlàmộthuyễn tưởngnội tâm,với ítmối liênhệ tớibất cứhiện thựckháchquannào.

3.Chúngtathườngdễdànghoàinghikhiđókhôngphảivấnđềsốngcòn:chúngtahoàinghihếtmứccóthể,vàdễnhấtlànghingờnhữngthứvềcơbảnkhôngcứusốngchúngta.Rấtdễđểhoàinghisựhiệnhữucủamộtcáibàn,nhưngđâudễđểnghingờtínhhợpthứccủa

4.ỞbuổibansơtưtưởngtriếthọcphươngTây,tiếntrìnhtừsựngudốtđếntrithứcđượcPlatovínhưlàmộthànhtrìnhhuyhoàngtừmộthangđộng tăm tối ra ánh sángmặt trời. Plato bảo chúng ta, con người sinh rakhông thể nhận thức được hiện thực, giống những người sống trong hangđộngnhầmbóngcácsựvậtchiếulêntườngnhưlàchínhcácsựvậtđó.Chỉbằngcáchnỗlựcmớicóthểxóabỏcácảogiác,vàmớicócuộchànhtrìnhtừthếgiớimờảođếnánhsángmặttrời,nơimọithứcóthểđượcnhìnthấynhưchúng thựcsự là.Cũngnhưmọiphúngdụ,câuchuyệnnàymangmộtbài

học:chânlýluônluônởđẳngcấpcaohơnsovớiảotưởng.

5.Phảisautầmhaimươibathếkỷ,giảđịnhkiểuScratesvềlợiíchcủaviệcđitìmchânlýmớibịtháchthứctừmộtquanđiểmthựcdụngchứkhôngphảiquanđiểmđạođứchaynhậnthứcluận.MọingườitừAristotlechođếnKantđãphêphánPlatovềcáchthứcđiđếnchânlý,nhưngkhôngaichấtvấnnghiêmtúcgiátrịcủaviệclàmdó.TrongquyểnBênngoàiThiệnvàÁc(1886)củamình,FriedrichNietzscherốtcuộcđãlãnhlấytráchnhiệmvàđặtcâuhỏi:

Chúngtathựcsựmuốn“chânlý”làvìlẽgì?...

Chúngtachấtvấngiátrịcủaviệcnày…Tạisaokhônglàphichânlý?Vàbấtđịnh?Thậmchívôtri?...Sailầmcủamộtđánhgiákhôngnhấtthiếtlàphảnứngvớichínhnó….Câuhỏilàởmứcđộnàolàtiếnbộ;vàkhuynhhướngcơbảncủachúngtalàxácnhậnrằngnhữngđánhgiásailầmnhất…lànhữngthứkhôngthểthiếunhấtvớichúngta…việctừbỏnhữngđánhgiásailầmtứclàtừbỏcuộcsống,sẽlàphủnhậncuộcsống.

BênngoàiThiệnvàÁc,FriedrichNietzsche

6.Từmộtquanđiểmtôngiáo,tấtnhiênngườitađãchấtvấngiátrịcủachânlýtừnhiềuthếkỷtrước.TriếtgiaPascal(1623-1662),ngườilưnggùtheogiáopháiJansenvàtácgiảcủaNhữngsuytưởng,đãnóivềmộtlựacọnmàbấtkỳngườiKi tônàocũngphảiđốimặt trongmột thếgiớiđượcphânchiakhôngcôngbằnggiữanỗikhiếpsợvềmộtvũtrụkhôngcóChúavàmộtsựthaythếsungsướng–nhưngxavờihơn–làChúacótồntại.MặcdùkhảnăngthiênvềChúakhôngtồntại,Pascaltranhcãirằngđứctintôngiáovẫncóthểchínhđángbởivìniềmhânhoantừmộtkhảnăngnhỏhơnchođếnnayvẫnđánhbạinỗicămghéttrướcmộtkhảnănglớnhơn.Vàcólẽđólàvấnđềvềtìnhyêu.Cáctìnhnhânkhôngthểtiếptụclàmtriếtgialâudài,họnênnhườngchỗchocácniềmthôithúctôngiáo,tứclàtinvàmangđứctin,ngượclạivớithôithúctriếthọc,ứclàhoàinghivàchấtvấn.Họthàmạohiểmsainhưngđượcyêucònhơnlàhoàinghivàkhôngcótìnhyêu.

7.NhữngsuynghĩnhưvậyvụtquatâmtrítôivàomộttốikhiđangngồitrêngiườngChloechơivớiconvoiGuppycủacô.Côbảotôirằngkhi

côcònnhỏ,Guppyđóngmộtvaitròtolớntrongcuộcsống.Nócũnglànhânvậtcóthựcnhưcácthànhviênkháctronggiađình,vàđồngcảmvớicôhơnnhiều.Guppy cũng cónhững thói quenhằngngày,món ănưa thích, cáchngủvànóichuyệnriêng–vàtuyvậy,nếuđứngtừmộtvịtrílãnhđạm,tasẽthấyrõràngGuppyhoàntoàndocôtạoravàkhônghềhiệnhữubênngoàitrítưởngtượngcủacô.NhưngnếucómộtthứtaihạichomốiquanhệcủaChloevớichúvoi,đóhẳnlàviệcaiđóhỏicôliệusinhvậtđócóthựcsựtồntạihaykhông:Vậtđầylôngđóthựcsựsốngtáchbạchem,hayemđơngiảntựtạoranó?Vàtôinghĩ,cólẽcũngnênápdụngmộtsựthậntrọngtươngtựđốivớinhữngkẻđangyêuvàđượcyêulàđừngbaogiờhỏimộttìnhnhânrằng,Liệuconngườiđángyêuấycóthựcsựtồntạihaybạnchỉtưởngtượngrahọ?

8.Lịch sửyhọcđã cho chúng ta thấy trườnghợpmột người sốngtrongsựlừadốikỳlạrằnganhtalàmộtquảtrứngchiên.Thựcsựýtưởngnàyđãthâmnhậpvàođầuanhta thếnàovàbaogiờ,khôngaibiết,nhưnglúcnàyanhtatừchốingồixuốngbấtcứđâubởisợrằnganhtasẽ“làmvỡmình”và“đổlòngđỏrangoài”.Cácbácsĩđãthửthuốcgiảmđauvàcácloạithuốckhácđểlàmnguôinỗisợhãicủaanhchàngnhưngcóvẻkhôngcóthứnàohiệuquả.Cuốicùng,mộtvịbácsĩ tìmcáchthâmnhậpvà tâmtrímột bệnhnhân tựdốimìnhvàđềnghị anh ta nênmang theomìnhmột ổbánhmìnướngtrongmọilúc,đểnólênbấtcứcáighếnàoanhtamuốnngồixuốngvànhờđótránhlàmvỡlòngđỏ.Kểtừđó,ngườitathấyanhtalúcnàocũngkèkèổbánhmìnướngtrêntay,vàcóthểtiếptụcsựtồntạinhìnchunglàbìnhthườngcủamình.

9.Kểcâuchuyệnnàyrađểlàmgì?Chỉđơngiảnlàchothấymặcdùmộtngườicóthểsốngtongsựlừadối(tìnhyêu,hayniềmtinrằngngườiđólàquảtrứng),nếunhưhọtìmthấyphầnbùcủanó(mộtngườitìnhkhácnhưChloetỏngsựlừadốitươngtựhaymộtmẩubánhmìnướng)thìmoijthứcóthểsẽổn.Nhữngsựlừadốikhônggâyhạiđếnhọ,họchỉtổnthươngkhihọlàngườiduynhấttinchúng,khihọkhôngthểtạoramộtmôitrườngmàởđóhọcóthểđượcnuôisống.VậynênmiễnlàChloevàtôicòncóthểgiữcholòngđỏcủatìnhyêunguyênvẹn,việcchânlýlàgìliệucóquantrọng?

Chương13

Sựthânmật

1.Ngắmnhìnmộtcụcđườngtanchảytrongtáchtràhoacúc,Chloe,người bạn đồng hành tôi dựa vào dể làm đời tôi có ý nghĩa, nhận xét,“Chúngtakhôngthểtiếnđếnvớinhaubởiemcóvấnđềthếnày:Emphảitựsốngcuộcđờimìnhhoặclàemtanchảy.Khôngphảilàemkhôngmuốnanh,chỉlàemsợnếuchỉmuốnmìnhanhthìrốtcuộcemsẽchẳngcònlạigìchoriêngmình.Thôi cứ coi đó làmột phầnnỗi dở hơi của em, nhưng em sợmìnhcứphảiđùmđểtayxáchnáchmangnhưthếnàymãi.”

2.LầnđầutiêntôinhìnthấytúixáchcủaChloelàởsânbayHeathrow,mộttúitrònmàuhồngvớidâyđeovaimàuxanhdạquang.Côcũngđếnvớicáitúiđótrongđêmđầutiêncôởnhàtôi,tấttảthanhminhchomàusắcgaimắtcủanó, bảo rằng côdùngnóđểđựngmộtbàn chải đánh răngvàmộtmớquầnáosạchchongàyhômsau.Tôicứđinhninhcôchỉdùngcáitúiấytạmthời,nhưngkhôngbaogiờcôbỏnó,vẫnsắplạicáitúimỗisángnhưthểđólàlầncuốicùngchúngtôigặpnhau,nhưthểviệcđểquênthậmchímộtđôibongtaicóthểtạoramộtrủirotanrãkhôngthểchốngđỡ.

3.Thếnhưngmặcdùsốtsắngđượcđộclập,Chloebắtđầuđểquênđồ.Khôngphảinhữngbànchàihayđôigiày,màlànhữngthứtrongbảnthâncô.Bắtđầuvớingônngữ,vớicáchChloekhôngcònnóichưabaogiờmànóikhôngbaogiờ,haykhôngcònnhấnmạnhtừ trước trongtừ trướcđây,haykhôngcònnóianhbảotrọng trướckhigácmáy.Côbắtđầuhọctừtôicáchdùngtừhoànhảovànếuem thực sựnghĩ thế.Các thóiquencủahaiđứabắtđầuròrỉquanhau:TôibắtchướcnhucầucủaChloelàphòngngủphảitốiđennhưmực,côhọctừtôicáchgấpbáo,còntôiđivòngquanhghếsofađểnghĩthôngsuốtmộtvấnđề,vàcôhọcthúvuinằmlênthảm.

4.Sựkhuếchtánmangtheoniềmthânmật.Cácranhgiớigiữachúngtôikhôngcònđượckiểmsoátgắtgao.Cơthểchúngtôikhôngcòncảmgiác

bị quan sát hay đánhgiá.Chloe có thể nằmđọc sách trên giườngvà thảnnhiênmóc gỉmũi, vo viên cho đến khi nó khô quánh lại, và nuốt chửng,khôngcầnphảichegiấuhayxinphépthứlỗi.Chúngtôicóthểchấpnhậnrủiro của những khoảng im lặng, không còn là những kẻ nói lắm loạn nãokhôngchophépcuộcđốithoạidừnglạivìsợrằngsựyêntĩnhcóvẻkhôngthành thật. Chúng tôi bắt đầu có chỗ đứng trong đầu người kia, cho (bắtnguồntừnỗisợcủaviệcngượclại)việctỏraquyếnrũtrongmọilúclàsuynghĩlỗithời.

TôibắtđầuhiểukhôngchỉcáchsuynghĩvàthóiquencủaChloemàcả những thứ tinh tế hơn thuộc về cô: giọng cô nói chuyện điện thoại ởphòngbênkia,tiếngreocủadạdàykhicôđói,nétmặtcôtrướckhihắthơi,quầngmắtcôkhitỉnhdậy,cáchcôgiũmộtcáiôướt,vàtiếngchảiđầucủacô.

6.Việcnhậnbiếtcácchitiếtcủanhaumangđếnchochúngtôinhucầuđặtlạitênchongườikia.Chloevàtôiđãgặpnhaubằngnhữngcáitêndobốmẹđặtvàđượchìnhthứchóabởihộchiếuvàgiấykhaisinhvàmộtcáchtựnhiênnhậnrarằngviệccóđượchiểubiếtriêngtưhơnvềnhauxứngđángnhận những biểu lộ (dẫu là cạnh khóe) qua những cái tênmà người kháckhôngsửdụng.Trongkhiởvănphòngcô,ChloevẫnlàChloe,thìvớitôi,vìnhữnglýdomàcảhaichúngtôiđềukhôngthựcsựhiểu,côđượcgọiđơngiảnlàTidge[1].Vềphầntôi,bởivìcólầntôichọccôkhinóimộttừvềdiệnmạobiquancủacáctríthứcĐức,tôibắtđầucóbiệtdanh,cólẽkhôngkhóhiểunhưcủacô,làWeltschemerz[2].Sựquantrọngcủanhữngbiệtdanhấykhôngnằmởcáitêncụthể,thậtrachúngtôicóthểgọinhaulàPwitthayTicchẳnghạn,màởviệcchúng tôi chọnđểdánnhãn lạinhau.Tidge tạo choChloemộtthứmàtênRoychẳnghạnkhônghềsởhữu(ấylàtiếngchảitóccủacô).TrongkhiChloethuộcvềđịavịdânsựcủacô,thìTidgenằmngoàiđịahạtxãhộithôngthường,nằmtrongnhữngnếpgấpđộcnhấtvàthầmkínhơncủatìnhyêu.

[1.Tiếnglóng,chỉmẩunhỏ.]

[2.Từ tiếngĐứcđượcnhàvănJeanPaulRichter (1763-1825) chỉtâmtrạngbuồnnảntrướchiệnthựckhôngnhưýmuốn,vềsauđượccácnhàvănnhưChateaubriand,HermannHesse,HeinrichHeine...vậndụng.]

7.Khiởcạnhnhau,chúngtôidànhkhánhiềuthờigianthảoluậnvềsựkinhkhủngcủanhữngngườikhác.Dokhôngthểthànhthựcbàytỏchínhmình tronghầuhết các tương tác thườngngày, chúng tôi có thể hả hê kểnhữnglờinóidốichonhauvàchuộclỗichonhữngđiềuđãibôichúngtôiđãlàm.Chloetrởthànhkhochứacuốicùngchonhữngphánquyếtkhắcnghiệtcủatôivềbạnbèvàđồngnghiệp.Nhữngthứtừlâutôiđãnghĩvềhọnhưngtìmcáchchốibỏđược tựdochiasẻvớimộtkhángiảđồngcảm, thậmchícònđầykhíchlệ.Chúngtôithườngtámchuyệnthoảimáivớinhau.Khôngkểnhữngkhoáicảmcủaviệckhámpháranhữngcáiyêugiốngnhau,khônggìcóthểsánhvớiniềmthânmậtcủaviệcđạtđượcnhữngcáighétnhưnhau.Thỉnhthoảng,chúngtôiđigầnđếnkếtluận(mặcdùnỗixấuhổngăncảhaicông khai thừa nhận) rằng mọi người chúng tôi từng gặp đều có nhiềukhuyếtđiểm,vàchúngtôithựctếlàhaicáthểđứngđắnduynhấtcònsótlạitrênthếgian.Tìnhyêuthăngtiếnquasựchỉtríchkhônnguôiđốivớingườingoài.Minh chứng tốt nhất cho lòng trung thànhdành chonhau là sựbấttrungkhủngkhiếpcủachúngtôidànchomọingườikhác.

8.Chúngtôithoáiluivàobêncạnhnhauđểcườivàothóiđạođứcgiảmàxãhộiđòihỏi.Chúngtôitrởvềtừnhữngbữatốitrangtrọngnóicôngsởvàchếnhạogiọngnóivàýkiếncủanhữngngườimàchúngtôivừalịchsựchàotạmbiệtvàiphúttrước.Chúngtôicóthểdiễnlạitrêngiườngcuộcđốithoạichỉcáchđóvàiphút.TôicóthểthủvàimộtnhàbáorâuquainónmàChloevừanóichuyện,còncôsẽtrảlờiđúngnhưkịchbản,tronglúcthổikènchotôidướitấmgagiường.TôisẽgiảvờsốckhithấytayChloeởchỗđóvàhỏicôvớigiọngcủamộtchaxứcòntân:“Côngnương,côđanglàmcáithổđịagìvớithầndânđángquýcủatôivậy?”“Thưacha,”côsẽđápnhưmộtcôngnươngquýphái trongphimcổ trang,“thần thiếpkhôngbiết làm thếnàomàthầndânđángquýnàylạihiệntrướcmặtmình.”Hoặccôsẽnhảyrakhỏigiườngvàgàolên,“Thưacha,vuilòngrờikhỏigiườngconngaylậptức,hoặcconsẽphảigọithằngképđầytớBernard.”Trongsựthânmậtcủachúng tôi, những quy chuẩn xã hội tự động chiếu lại dưới ánh sáng hoạthình,giốngnhưmộtvởbikịchđượcnhạilạibởicácdiễnviênsaucánhgà,nơimộtngườiđangđóngvaiHamlet tómlấyGertrudesauvởdiễnvàgàolêntrongphòngthayđồ,“Chơianhđicưng!”

9.Thậm chí chúng tôi bắt đầu dựng ramột câu chuyện. Tình yêu

dườngnhưkhôngthểtkếtnốiđếncáccâuchuyện.“Mộthôm,mộtchàngtraigặpmộtcôgái”làđủchomộtđộcgiảbắtđầumuốnbiếtđiềugìxảyratiếptheo.Cấpnguyênliệuchohầuhếtcáccâuchuyệntìnhlànhữngmốitrăntrở.PaulvàVirginie,AnnavàVronsky,TarzanvàJane[3]đềucókhuynhhướngchống lại số phận định trước và vun đắp cho tình yêu của họ. Trong khurừngrậm,trênchiếctàuđắmhaybênsườnnúi,mộtcặpđôilãngmankiểucổđiểnchứngminhsứcmạnhtìnhyêucủahọbằngniềmhăngháimànhờđóhọvượtquanghịchcảnh.

[3. Các cặp nhân vật lần lượt trong tiểu thuyết Paul vàVirginie(BernardindeSaint-Pierre),AnnaKarenina(LeoTolstoy)vàphimTarzan&Jane(2002.)]

10.Nhưngthựcsựchẳngcónhiềuchuyênthámhiểmhaytrắctrởởđây.ThếgiớimàChloevàtôiđangsốnghầunhưbịtướcbỏkhảnăngchomộtxungđộtyênghùng.Chamẹchúngtôichẳngmàngquantâm,rừngrậmthìbịđốn,xãhộichegiấusựphảnđốiđằngsaulòngkhoandungphổquát,cácnhàhàngvẫnmởtrễ,thẻtíndụngvẫnđượcchấpnhậnởhầuhếtmọinơi,vàtìnhdụclànghĩavụ,khôngphảitộiác.TuyvậyChloevàtôivẫncómộtcâuchuyệngiảndịchomình,mộttậphợpcáctrảinghiệmchungđãkếtnốichúngtôivớinhau.Mộttrảinghiệmlàgì?Làthứgìđóphávỡmộtthóilệlịchlãmvàtrongmộtthờigianngắnchophépchúngtôichứngkiếnmọithứvớisựnhạycảmcaođộ,đượcvunvénnhờsựmớilạ,hiểmnguyhaynhansắc,vànódựatrêncáctrảingiệmsansẻmàởđósựthânmậtcócơhộibắtrễ.Tìnhbạnđượcdungdưỡngchỉnhờcácbữatốithỉnhthoảngsẽkhôngbaogiờ có được sự sâu sắc của tình bạn được tôi luyện trongmột chuyến duthámhaytrongtrườngđạihọc.Haingườibịbấtngờbởimộtconsưtửtrongrừngrậmhoangvu, trừphimộtngườibịăn thịt, sẽđượckếtnốihiệuquảnhờnhữnggìhọđãchứngkiến.

11.Chloevàtôikhôngbaogiờbịbấtngờbởmộtcondãthú,nhưngchúngtôisốngquamộtcươngvựccủacáctrảinghiệmthànhthị.Trởvềtừbữatiệcvàomộtđêmhèấmáp,chúngtôiđingangquamộtxácchết.XácchếtnằmởgócđườngCharlwoodStreetvàBelgraveRoad.Đólàmộtphụnữtrẻxinhđẹp,thoạtvìsaymèmnênngãlênvệhè.Nhưngkhichúngtôisắpsửađiquavìkhôngđểý,Chloe thấymộtcándaochìa ra trênbụngcô ta.Liệumột người hiểu về người kia đến đâu nếu như chưa từng cùng nhau

thấymột xác chết? Chúng tôi quỳ xuống bên thi thể, Chloe hét lên bằnggiọngcủaphicôngđangralệnhchomộtphihànhviênđangkhíchđộnghaycuồngloạn(làtôi)trongmộtcuộcđápkhẩncấp,bảotôiđừngnhìn,kêutôigọi cảnh sát, kiểm tra ví người phụ nữ, và cẩn thận giữmọi thứ nguyêntrạng.Sựchuyênnghiệpcủacô làm tôikinhhãi,mặcdù trongcuộc thẩmvấncủacảnhsát,côvỡòanứcnởvàkhôngthểxuakhỏiđầuhìnhảnhcándaosuốtnhiềutuầnsauđó.Đólàmộttìnhtiếtmanrợ,nhưngnhờđógắnkếtchúng tôi.Chúng tôi thứccùngnhausuốtđêmđó,uốngwhisky trongnhàtôi,kểvớinhaumộtchuỗicáccâuchuyệnmỗilúcmộtrùngrợnvàdớdẩn,đóngvaicảnhsátvàxácchếtvớinhữngcondaotrongbếpđểxuađinỗisợ.

12.Vàithángsau,cảhaiởtrongmộtcửahàngbánhởBrickLanethìmộtngườiđànôngthanhlịchtrongbộcomlêsọcnhỏtiếnlạitronghàngđợivà lặng lẽ đưa choChloemộtmảnh giấy nhàu nhĩ, trên đó nguệch ngoạcnhữngchứcáilớn:“Anhyêuem”.Chloemởmảnhgiấy,đọctrongnỗisữngsờ,rồinhìnlạingườiđãđưanóchocô.Nhưnganhtalàmnhưthểchưacógìxảyravàchỉnhìnchằmchằmrađườngvớimộtnétmặtđạohạnhcủangườiđànông trongbộvest lịch lãm.Thế làcũngngây thơnhưvậy,Chloegấpmảnhgiấylạivàđútvàotúiquần.Sựquáiđảncủasựcốđó–cũngnhưvụxácchết,chỉlàvôtưlựhơn–nằmởchỗnótrởthànhchủđềtáihiệnnhiềulần trongmối quan hệ của chúng tôi,một sự cố trong câu chuyện tình vàchúngtôikhôngngừngnoibónggióvềnó.Nhữnglầnđinhàhàng,haiđứathỉnhthoảnglặnglẽđưachonhaunhữngmảnhgiấyvớitoànbộsựbíẩncủangươiđànôngtronghànhbánh,vớithôngđiệptrênđóchỉđơngiảnlàLàmơnchuyểnlọmuối.Vớibấtcứaiquansátlúcđó,hẳnlàchúngtôitrôngkỳquặcvàkhóhiểumỗilầnphálêncười.Nhưngcốtlõicủamôtíptáihiệnnàynằmởviệcchúngámchỉlạicácbiếncốmàngườikháckhôngthểhiểuvìhọkhôngcómặtlúckhởisự.Khônglấylàmlạnếunhữnghànhvitựámchỉ,tựngãđólàmsaonhãngnhữngngườiđangđứngđợitrướccửanhàhàng.

13.Chúngtôicũngtrảiquanhiềutrảinghiệmkháccùngnhau–vềnhữngngườimìnhgặphaycácthứmìnhthấy,làm,hayngheđến–giúptạoramộtdisảnchung.Đólàmột tâmphânhọcchúngtôigặpởmộtbữatốibảoChloerằnganhtahiệnngủvớihaingườitrongsốbệnhnhâncủamình.ĐólàWillKnottbạntôi,banđầucũnghơithíchChloe,bắtđầugửitặngcônhữngcuốnsáchkhóhiểuvềkiếntrúccùngvớicácmảnhghichúđánhđó(“Aibiếtđượcmỗichúngtacóthểđứngvữngtrongbaolâu?!!”,mộtmảnh

giấyđínhkèmvớiquyểnThép–Chất liệucủa tương lai).Chúng tôimuacon hươu cao cổ đồ chơi ở Bath để làm bạn với con voi của Chloe trêngiườngvàsaucùnggọinólàGeoffreytheotênmộtđồngnghiệpcổdàicủaChloeởcôngty.Vàchúngtôicòngặpmộtkếtoánviêntrênxelửathúnhậnrằngcôlúcnàocũngmangtheokhẩusúngtrongtúixách.

14. Niềmhứngthúkhôngtựnhiênxuấthiệntrongcácgiaithoạiđó.Hầu hết, chỉ cóChloe và tôi hiểu được giá trị của chúng, bởi vì các liêntưởngphụtrợgắnvào.Tuyvậycácmôtíptáihiệnấyquantrọngvìđemchochúngtôicảmgiácrằngmìnhkhôngcònlàngườilạvớinhau,chúngtôiđãsốngcùngnhauquacácbiếncố,vànhớlạinhữngýnghĩachungcảhairútrađược.Tuycácmôtípấycóqualoathếnào,chúngvẫncóchứcnăngnhưlàximănggắnkết.Ngônngữcủasựthânmậtmàchúnggiúptạoralàlờinhắcnhởrằng(mặcdùkhôngcắtlốichochúngtôigiữarừngsâu,giúpgiếtchằntinh,hayngaycảchiachungcănhộ)Chloevàtôiđãtạoramộtthứthếgiớichungcủanhau.

Chương14

Lờixácnhậnthựctồn[1]

[1.Nguyênvăn:“I”-Confirmation,chơichữvớii-infection(xemchúthíchởchương6).]

1.CuốingàyChủnhậtgiữathángBảy,chúngtôingồiuốngcàphêởmộtđầuđườngnhếchnháccủaPortobelloRoad.Đó làmộtngàyđẹp trời,haiđứadànhphầnlớnthờigianởHydePark,sưởinắngvàđọcsách.Nhưngtừnămgiờchiềutôiđãtrượtvàonỗisầubi.Tôichỉmuốnvềnhàchuivàotrongchănnằm.Từlâu,nhữngbuổitốiChủnhậtthườnglàmtôibuồn,nhắcnhởtôivềcáichết,vềcôngviệcdangdở,tộilỗivàmấtmát.Chúngtôingồitrongimlặng,Chloeđọcbáo,tôingắmnhìnđườngphốvàdòngngườiquacửasổ.Bấtchợtcônghiêngqua,hôntôivàthỏthẻ,“Anhlạimangdángvẻchúbémồcôitộinghiệprồiđấy.”Chưamộtaiquycáibiểulộấychotôi,mặcdùkhiChloenóira,ngaylậptứcnótrởnênphùhợpvàlàmdịuđicáinỗibuồnbảnglảngtôimanglúcđó.Tôicảmthấymộttìnhyêutrànđầy(vàcólẽkhôngtươngxứng)dànhchocônhờvàonhậnxétđó,nhờviệccônhậnbiếtđượccảmgiáctôiđãtrảiquanhưngkhôngtàinàocắtnghĩađược,nhờviệccôsẵnlòngđivàothếgiớicủatôivàcụthểhóanó,đólàniềmbiếtơnbởiđãnhắcnhởđứatrẻmồcôirằnganhlàđứabécôicút,vànhờvậymanganhtrởvềnhà.

2.Cólẽđúnglàchúngtakhôngthựcsựtồntạichođếnkhicóaiđóthấychúngtatồntại,chúngtakhôngthểlêntiếngmộtcáchchínhđángchođếnkhiaiđócó thểhiểuchúngtanóigì,vàvề thựcchất,chúngtakhônghoàntoànsốngchođếnkhichúngtađượcyêu.

3.Tạisaolạinóiconngườilàmộtsinhvật“sinhvậtxãhội”[2]?Chỉvìloàingườicầnlẫnnhauđểđịnhnghĩachínhhọvàđạtđượcsựtựýthức,theocáchmàđộngvậtthânmềmhayloàisâubọkhônglàmđược.Chúngtakhôngthểtiếnđếnmộtcảmgiácthíchhợpvềbảnthânmìnhnếukhôngcó

nhữngngườikhácxungquanhchỉchothấymìnhnhưthếnào.“Mộtngườicóthểđạtđượcbấtcứgìtrongnỗicôđơnngoạitrừmộtcátính,”Stendhalđã viết, cho thấy rằng cá tính được hình thành trong phản ứng của ngườikhácvớitừngữvàhànhđộngcủachúngta.Bảnthểcủachúngtalàlưuchấtvàđượcnhàonặnbởicáctrạnghuốngmànhữngngườixungquanhbàyra.Đểcảmthấytoànvẹn,chúngtacầnnhữngngườithâncậncũnghiểuchúngta,đôilúccònphảihiểuhơnlàtahiểuchínhmình.

[2.TrongChínhtrịhọc,Aristolenhậnxét:“Conngườivềbảnchấtlàmộtsinhvậtxãhội.”]

4.Nếukhôngcótìnhyêu,chúngtađánhmấtkhảnăngsởhữmộtcăntínhthíchhợp,cònnếucótìnhyêutứclàcósựxácnhậnthườnghằngvềbảnthểcủachúngta.BởithếquanniệmvềmộtvịChúatoànnăngcóthểquansátchúngtavẫnlàtrungtâmcủanhiềutôngiáo:đượcnhìnthấytứclàđượcbảođảmrằngchúngtatồntại,vàtốthơncảlàcómộtvịChúa(hayngườitình)yêuchúngta.Bịvâyquanhbởinhữngngườithựcsựkhôngnhớchúngta là ai, những người liên quan đến các câu chuyện của chúng ta nhưngthườngkhôngnhớtakếthônbaonhiêulần,cóbaonhiêuconhaytêntalàBradhayBill,CatrinahayCatherinne(vàchúngtacũngquênngầnấychitiếtvềhọ),vàchẳngphảisẽthậtthoảimáikhicóthểtìmchỗtrúngụđểtránhkhỏicácmốinguyvềsựvôhình tỏngvòng taycủaaiđóhiểu rõcăn tínhchúngta?

5.Nóitheongữnghĩahọc,tìnhyêuvàmốiquantâmhầunhưcóthểhoánđổichonhau,“Tôiyêubướm”cũngcónghĩatươngtựnhư“Tôiquantâmđếnbướm”.Yêuaiđótứclàquantâmsâusắcđếnhọ,vànhờđógiúptahiểudàydặnhơnvềnhữnggìhọlàmvànói.Nhờhiểutôi,hànhvicủaChloevóitôidầnđiểmxuyếtcácyếutốcủanhữngthứđượcđặttênlàlờixácnhậnthựctồn.Baohàmtrongsựthấuhiểucủacôvềnhiềutâmtrạngởtôi,tronghiểubiếtcủacôvềcácsởthíchcủatôi,trongcácthứcôkểvềbảnthântôi,trongtrínhớcủacôvềcáclịchtrìnhvàthóiquencủatôi,vàtrongsựnhậnbiếthàihướccủacôvềcácbệnhsợcủatôi,cóvôsốlờixácnhậnthựctồnkhácnhau.Chloeđểýrằngtôilàmộtkẻmangchứngnghimìnhmắcbệnh,tôihaymắccỡvàghétnóichuyệnquađiệnthoại,tôiámảnhvớinhuầungủtámtiếngmỗiđêm,ghétngồilìtrongnhàhàngcuốibữaăn,dùngthóilịchsự làmcáchđềphòngđầyhunghăng,và thíchnói“có lẽ”hơn làcóhoặckhông.Côsẽtríchlạinhữngcâunóicủatôi(“Lầntrước,anhnóianhkhông

thíchkiểuchâmbiếmđó…”),nhẫnnạilưuvàođầucácyếutốc,kểcảtốtlẫnxấu, thuộc tínhcáchcủa tôi (“Anh luônhốthoảngmỗi lần…”,“Emchưathấy ai hay quên đổ xăng như anh…”). Tôi được ban chomột cơ hội đểtrưởngthànhnhờcáinhìnthấucủaChloevàotínhcáchtôi.Nhờđó,sựthânmậtcủamộttìnhnhânchỉracácmặtcủatínhcáchtamàngườikháckhôngmàngđếmxỉa.CónhữnglúcChloesẽthẳngthắnbảotôiquáđềphònghayxétnét,hayvẽvờihơnmộtchút,“sồnsồnnhưconchồn”hay“dâmnhưconhảisâm”,vàtôisẽphảiđốimặtvớinhữngkhuvựccủabảnthểmànộiquanthông thường (vớimối quan tâmđến sự điều hòa nội tâm) sẽ bỏ qua, nơinhữngngườikhácquáthơchẳngbuồnnêubật,vàđểthổlộđiềuđóluôncầnsựthànhthựcởtrêngiường.

6.Niềmhạnhphúcvớingườikhácdườngnhưbịgiớihạnbởihaithứthừamứa:sựnghẹtthởvànỗicôđơn.Chloeluôncảmthấysựnghẹtthởlàmốinguylớnhơn.Bịđènặngbởitínhxétnétvàkiểmsoátcủabốmẹ,hồiđihọccôhaymơmộngvềviệcsốngmộtmình,vàtrongnămnghỉquãngtrướckhivàođạihọc,côđếnArizonebằngtiềnđểdànhtrongkỳnghỉvàviệclàmthêmvàothứBảy.Côthuêngôinhàgỗởrìamột thị trấnnhỏmàcôchọnngẫunhiêntrênbảnđồ.Côcómộtkệđầysáchmàcôhằngmuốnđọc,đốngsách cô định đọc trong lúc ngắm bình minh và ráng chiều chạng vạng.Nhưngchỉvàituầnsau,côbắtđầucảmthấynỗicôđơnmìnhmongmỏicảđờibắtđầucó tácđộng làmmấtphươnghướngvàdâng lên trong cônỗikhiếpsợ.Côchợtnghethấytiếngmìnhcấtlênkhđangtrongcửahàng,nhưmộtcúsốc.Đốngsáchdườngnhưxarờivàtáchkhỏicô.Côbắtđầunhìnchằm chằm chínhmình trong gương để níu giữ cảmgiác tồn tại.Cô cảmthấycuồng loạnvànhẹbẫng.Chỉsaumột tháng,côđộtngột rờikhỏicănnhàgỗđểlàmchạybànchomộtnhàhàngởPhoenix,vìkhôngthểchịuđựngthêmnữacảmgiáckhôngthựctồnđènénlênmình.KhicôđếnPhoenix,cácmốitiếpxúcxãhộigiốngnhưnướcđổvàomiệngngườichếtkhát.Côbắtchuyệnbấtcứkhinàocóthể,mừngrõvàthoảimáivớinhữngtraođổigiảndịnhất.

7.PhảimấtmộtthờigiandàitôimớiđạtđếnvịtrígiúpChloecảmthấymìnhđượchiểu.Tôichỉcòncáchkhaiquậtchậmrãi,từgiữahàngtriệutừngữcônóivàhànhđộngcô làm,nhữngđề tài lớn laocủacuộcđờicô.Trongsựhiểubiếtcủachúng tôivềnhau,chúng tôicầnphảidiễndịch lạicácmanhmối,chúngtôigiốngnhưnhữngthámtửvànhàkhảocổghéplại

câuchuyệntừnhữngmảnhrờirạc,lầntìmnguồngốccủamộtvụgiếtngườitừchiếckhăn laubếpvàmáyvắt chanhhay lần tìmmộtnềnvănminh từdụngcụlàmvườnvàcáihoatai.Tôithườngnhầmlẫn.Chẳnghạn,phảimấthồilâutôimớithựcsựhiểurõvaitròcủasựtựchốibỏtrongcuộcđờicô.Mộtsángtrongcănhộcủatôi,khicảhaiđangănsáng,côbảorằngtốihômtrướccôđaubụng,phảilếtrakhỏigiườngvàláixeđếnmộtnhàthuốc,côlàmtấttậtnhữngchuyệnđómàkhônghềđánhthứctôi.Phảnứngđầutiêncủatôilàgiậndữhoangmang.Tạisaocôkhôngnóigì?Chẳnglẽmốiquanhệcủachúngtôixacáchtớinỗicôthậmchíkhôngthểđánhthứctôitrongmộtcơnkhủnghoảng?Nhưngcơngiậncủatôi(chỉtronghìnhthứccủanỗighen tị) là lỗmãng,nó thấtbại trongviệcchiêmnghiệmthứduynhất tôidầndàhọcđược:Chloecókhuynhhướngđauđớntrongimlặngtheocáchngấmngầmvàtrànlanthếnào.Côcóthểđaugầnchếtmớichịuđánhthứctôi,chỉbởicôkhôngmuốnđặttráchnhiệmlênvaingườikhác.Mộtkhiđãđịnhvịđượcđặcđiểmnàytrongbảntínhcủacô,tôimớicóthểhiểucáckhíacạnhkháccũngliênquanthếnàođếnbảntínhấy:côthiếusựgiậndữchínhđángvớibốmẹ (côchỉbiểu lộgiândữbằng sựchếgiễu tinhnghịch), cômangsựtựti,haycụccằnvớinhữngngườiưathanvãn,cảmgiácbổnphận,hayngaycảcáchcôkhóc(nhữngtiếngthútthítthayvìrênrỉcuồngloạn).

8.Giốngnhưmộtthợsửađiệnthoạingồicạnhmiệngcốngvớimộtmớcápbênhông, tôidầnhọcđượccáchxácđịnhvàimốidâyquan trọngtrongtínhcáchChloe.Tôibắtđầunhậnracôghétsựkeokiệtmỗilầnchúngtôiđinhàhàngvớimộtnhómbạn.Tôibắtđầunhậnramongmuốncủacôlàkhôngmuốnbịmắckẹt,mộtkhíacạnh“sốngsótquasamạc”trongbảntínhcủacô.Tôingưỡngmộócsángtạo thịgiáccủaChloe, thểhiệnkhôngchỉtrongcôngviệcmàcòntrongcáchcôbàybiệnmặtbànhaycắmhoa.Tôibắtđầunhận racôngượngngịuvớinhữngphụnữkhácvà thoảimáihơnvớiđànông.Tôinhậnbiếtđược lòng trung thànhmãnh liệt củacôvớinhữngngườicôcoi làbạnmình,mộtcảmgiácmang tínhbảnnăngvề thị tộcvàcộngđồng.Vớinhữngđặcđiểmnhưvậy,Chloedầndầntạonênsựcốkếtphứchợptrongtâmtrítôi,vớisựnhấtquávàmứcđộdễđoántrước,chẳnghạn tôi có thể đoán đượcmà không cần hỏi ý thích củaChloe vềmột bộphimhayvềmộtaiđó.

9.Chúng ta cần người khác hợp thức hóa sự tồn tại của mình vìchúngtaquánươngtựavàolòngthươngcủahọđểcómộtcăntínhđúngcho

mình.NhưStendhainói,nếunhưchúngtathiếumộttínhcáchmàkhôngcósựcandựcủangườikhác,ngườingủcùnggiườngvớichúngtahoặcphảilàmộtkẻtrunggianlãoluyệnhoặcchúngtasẽrốtcuộccảmthấybiếndạngvàbịmiêutảsailệch.Nhưngchẳngphảivềbảnchất,nhữngngườikhácluônbópméochúngta–bấtkểlàtốtlênhayxấuđi-haysao

10.Tấtcảmọingườiđềugửitrảmộtcảmxúckhácnhauvềbảnthânchúngta,bởichúngtađềuítnhiềutrởthànhngườinhưhọnghĩ.Bảnngãcủachúngtacóthểđượcsánhvớicontrùnga-míp,vớimangtếbàodãnnở,vàbởivậythíchnghivớimôitrường.Khôngphảia-mípkhôngcókích thước,màchỉđơngiảnlànókhôngcóhìnhdạngtự-xácđịnh.Mộtngườingớngẩnhẳnsẽtìmthấyphầnngớngẩntrongtôi,vàmộtngườinghiêmtrọngsẽnhìnthấyởtôiđiềutươngtự.Nếuaiđónghĩtôilàngườihayxấuhổ,cóthểrồitôi sẽxấuhổ,nếuaiđónghĩ tôihàihước,biếtđâu tôi lạicó thóiquenkểchuyệncười.

11.KhiChloeăntrưavớibốmẹtôi,côimlặngsuốtbữa.Sauđótôihỏicôcóchuyệngìnhưngngaycảbảnthâncôcũngkhôngthểhiểu.Côđãgắngtrởnênhòađồng,vàtuyvậy,nhữngmốinghingạitrướchaingườilạngồi đối diện đã ngăn cô trải lòng như bản thân thường ngày. Bốmẹ tôikhôngtỏvẻkhóchịucôngkhai,nhưngsựkhôngthânmậtcủahọđãngănChloethểhiệnmọithứngoàinhữngtừđơnâmtiết.Điềuđónhắcnhởtarằngviệcdánnhãnngườikhácluônlàmộtquátrìnhtrongimlặng.Hầuhếtmọingười không công khai áp đặt lên chúng ta những vai trò, họ chỉ đề nghịchúngtatiếpnhậnchúngquacácphảnhồicủahọ,vàbởivậylénlútngăncảnchúngtađirangoàibấtcứkhuônđúcnàohọgánchota.

12.Vàinămtrước,ChloetừngcóthờigiancặpkèvớimộtgiảngviênởĐại họcLondon.Dân nghiên cứu triết học phân tích, đã viết năm cuốnsáchvàviếtbàichonhiềutạpchíhọcthuật,rờibỏcôvớimộtcảmgiáchoàntoàn không tương xứng về tinh thần. Tại sao anh ta nghĩ như thế?Chloekhôngthểbiết.Khônghềnóiracôngkhaibấtcứlờichỉtríchnào,nhưnganhtađãthànhcôngtrongviệctạohìnhcona-míptheocácđịnhkiếncủamình,tứclàChloelàmộtsinhviêntrẻđẹpvànênđểcácvấnđềvềtâmtríchoanhtalo.Vìvậy,giốngnhưlờitiêntriđểtựthỏamãnmình,Chloeđãbắtđầuhànhđộngvôthứcdựatrênlờiphánquyếtvềtínhcáchcủacô,đượcđưaranhưmộtbảnbáocáocuốikỳvụngtrộmtừmột triếtgia thôngtháiđãviết

nămcuốnsáchvànhiềubàibáochocácpchíhọcthuật.Rốtcuộccôcảmthấymìnhngớngẩnchínhxácnhưnhữnggìanhtanghĩ.

13.Trẻ con lúc nào cũng được miêu tả từ điểm nhìn ngôi thứ ba(“Chloe mà không là đứa trẻ xinh xắn/xấu xí/thông minh/ngớ ngẩn ư?”)trướckhichúngcóđượckhảnănggâyảnhhưởngbằngcácđịnhnghĩacủariêngmình.Vượtquathờitrẻthơcóthểđượchiêunhưmộtnỗlựcđểsửalạicáccâuchuyệnsailầmcủangườikhác.Nhưngcuộcchiếnchốnglạisựbópméovẫndiễnrasauthờithơấu.Hầuhếtmọingườiđềuhiểusaivềchúngta,bấtkể làdovô tâmhayđịnhkiến.Ngaycảviệcđượcyêucũnghàmchưamột thànhkiếnthôkệch–mộtsựbópméođể làmhài lòng,nhưngdùsaovẫnlàbópméo.GiốngnhưNarcissus[3],chúngtaphảichịunỗithấtvọngkhinhìnvàophảnánhcủamìnhtrongđôimắtngấnlệcủangườikhác.Khôngđôimắtnàocóthểchứađựngtoànbộcái“tôi”củachúngta.Chúngtasẽluônbịđốncụtởchỗnàyhaychỗkhác,dùđócólàđònkếtliễuhaykhông.

[3.TrongthầnthoạiHyLạp,Narcissuslàmộtngười tựyêumìnhtháiquá.]

14.KhitôinóivớiChloeýnghĩrằngcátínhcủaconngườitatrongnhữngmốiquanhệcũnggầngiốngnhưcona-míp,côcườivàbảotôirằnghồiđihọccôrấtthíchvẽhìnhnhữngcona-míp.

“Đểemchoanhxem,đưagiúpemtờbáo,”cônói,tìmcâybútchìtrong túi. “Em sẽvẽ cho anhxem sựkhácnhaugiữa con a-míp-emkhiởcôngtyvàkhiởvớianh.”

Rồicôvẽnhưthếnày:

“Nhữngmẩulượnsóngnàylàgì?”tôihỏi.

“À,tạivìởcạnhanhemthấylượnsóng.”

“Làsao?”

“Thìđó,anhchoemkhônggian.Emcảmthấymìnhphứctạphơnsovớiởvănphòng.Anhquantâmđếnemvàanhhiểuemnhiềuhơn,đólàlýdoemthấylượnsóng,cũngbìnhthườngthôimà.”

“Ok,anhhiểurồi,thếcònbềmặtthẳngbăngnàylàgì?”

“Ởđâu?”

“TrênmạnTâyBắccủacona-míp.”

“Anhbiếtlàemlườihọcmônđịalýmà.Nhưngemthấyrồi.Tứclà,anhkhônghiểuhếtmọithứvềem,đúngkhông?Nênemnghĩtốthơnemnênvẽnó thực tếhơn.Đường thẳngbăng là tấtcảcácmặtvềemmàanhkhônghiểuhaykhôngcóthờigianhayđạiloại.”

“Ờ.”

“Trờiđất,đừngcólàmmặtthỗnranhưthế,anhsẽkhôngmuốnbiếtđiềugìxảyranếuđườngđótrởthànhnguệchngoạcđâu!Màđừnglo,nếuchuyệnđónghiêmtrọngthìemđãchẳngthùymịnếtnavớianhởđâyđểlàmmộtcona-míphạnhphúc.”

15.Chloecóýgìquađườngthẳngtrêncona-mípcôvẽ?Chỉvìtôikhôngthểhiểucôhoàntoàn,mộtlờinhắcnhởkhôngđángngạcnhiênlắmnhưngvẫnđúngmựcvềcácgiớihạncủasựthấucảm.Điềugìđóđanglàmhỏngnhữngnỗlựccủatôi.Cólẽtôibịcưỡngéptìmhiểucôquacácquanniệmhiệncócủatôivềbảnchấtconngười.Hiểubiếtcủatôivềcôtấtyếuđược thanh lọc qua quá khứ tôi. Giống như một người châu Âu tự địnhhướnggiữakhungcảnhdãyRockybằngcáchnói,“ỞđâytrônggiốngnhưđấtThụySĩ,”tôichỉnắmbắtđượccănnguyênmộttrongnhữngtâmtrạnguuấtcủaChloebằngcáchnghĩ,“Đólàbởicôấycảmthấy thếnọ thếkia…giốngnhưemgáimìnhkhinó…”Đểthấuhiểucô,tôiphảidựavàomộtsựhiểubiếtvềbản tínhconngườiđãđượcđịnhhìnhnhờvàođặcđiểmsinhhọc,vàotầnglớp,vàtiểusửvềmặttâmlýcủatôi.

16.Đểminhhọachoviệcchúngtachỉcóthểnắmđượcmộtsốyếutốnhấtđịnhtrongtínhcáchcủanhữngngườitayêu,chúngtacóthểsosánhcáchtanhìnhọvớimộtxiênthịtnướng.Chẳnghạn,tôiđãcóthểxiên(haycảmnhậnhayliênhệ)cácđặcđiểmcủaChloe:

-sựmỉamai–màumắt–kẽhởgiữahairăngcửa–trítuệ-khiếunướngbánhmì–mốiquanhệvớimẹcô–mốiloâungoàixãhội–lòngyêuthíchBeetheoven–ghétnhữngđứalười–thíchtràcúc–chốnglạisựmàumèhòaláhẹ-thíchđồlen–nỗisợkhônggianhẹp–khaokhátlòngtrungthực→

Tuynhiênnhữngthứấycònxamớilàtoàndiệnvềcô.Nếulàmộtxiênthịtnướngkhác,tôihẳnđãcónhiềuthờigianhơnchocô:

-thíchănthựcphẩmchứcnăng–haimắtcáchân–thíchđichợphiên–khiếulàmtoán–mốiquanhệvớiemtrai–thíchđihộpđêm–nhữngsuytưởngvềChúa–ghiềnăngạo–thíchtranhDegas–thíchtrượtbăng–thíchdạobộxaxaởmiềnquê–ghétnghenhạctrongxehơi–thích

kiếntrúcthờiVictoria→

17.Mặcdùcảm thấymình lưu tâmđếnnhữngmốiphức tạp trongtâmtínhcô,tôihẳnphảithấytộilỗivớinhữngsựtómgọnlớnlao,việcnhẹnhõmbướcquanhữngkhuvựcmàtôiđơngiảnlàkhôngcónănglựcthấucảmhaysựchínchắnđểhiểu.Tôichịutráchnhiệmchosựrútgonlớnnhấtđồng thời không thể tránhkhỏi nhất, củaviệc chỉ có thể candựvào cuộcsốngcảuChloenhưmộtngườidưng,mộtngườimàtôicóthểtưởngtượngrathếgiớinộitâm,nhưngchưabaogiờtrựctiếptrảinghiệm.Bấtkểchúngtôicó thểgầngũi thếnào,Chloe rốtcuộcvẫn làmộtconngườikhác,vớitoànbộsựhuyềnbívàkhoảngcáchmàcụmtừấybaohàm,thứkhoảngcáchkhôngthểtránhđược,biểuhiệntrongsuynghĩrằngchúngtaphảichếttrongcôđộc.

18.Chúngtakhaokhátmộtthứtìnhyêutrongđótakhôngboagiờbịquygọnhayhiểusao.Chúngtacómộtsựphảnkhángtệhạivớichuyệnbịngườikhácphânloại,vớiviệcngườikhácdánnhãnlêna(đànông,đànbà,ngườigiàu,kẻnghèo,DoThái,Kitô…).Vớibảnthânmình,tấtcảchúngtasaurốtđềukhôngthểdánnhãn.Khiởmộtmình,chúngtaluônđơngiảnlà“tôi”,vàxêdịchkhôngngơinghỉgiữacácmặt củabản thânvàkhôngcónhữngsựcưỡngépinhằnđịnhkiếncủangườikhác.NhưngmộtngàyngheChloenóivề“cáigãmột thờiemquen làdađen”, tôibuồnbãkhi tưởngtượngchìnhmìnhtrongvàinămnữa(khicôngồiđốidiệnmộtgãđànôngkhácquamónrautrộncángừ)đượcmiêutảđơnthuầnlà“gãkiếntrúcsưmộtthờiemquen…”Thóinhắcđếnngườiyêucũthườngthấycủacôcungcấpmộtsựcụthểhóacầnthiếtchotôirằng,bấtkể tôiđặcbiệtvớicô thếnào, tôivẫnhiệndiệnbêntrongnhữngsựđịnhnghĩanhấtđịnh(“mộtgã”,“bạntraicũcủaem”)–vàtrongmắtChloe,tôivẫnnhấtmựclàmộtphiênbảnđơngiảnhóachínhmình.

19.Nhưngvìchúngtaphảiđượcdánnhãn,cátínhhóa,vàđịnhnghĩabởingườikhác,ngườimàchúngtayêusaurốtnhưxiênthịtnướngđủ-xài,ngườiyêuchúngtahầunhưvìnhữngthứmàtanghĩmìnhđángđượcyêu,ngườihiểuchúngtahầunhưvìnhữngthứtacầnđượchiểu.ViệcChloe-a-mípvàtôilàmộtcặpđôihàmýrằng,ítnhấtlàlúcnày,chúngtôiđãđượctraođủkhônggianđểmởrộngracáclốiđimàsựphứctạptrongchúngtôiđòihỏi.

Chương15

Nhữnghụchặccủacontim

1.Cáccâuchuyệnchúngtakểluônquáđơngiản.Tôilàmộtngườiđànôngyêumộtphụnữ,nhưngmộtcâunhưthểliệucóthểtruyềntảibaonhiêuphần trămsựbiếnđổivà tínhchấtbềnvữngcủacảmxúc trong tôi?Liệutrongđócóhiệndiệntấtthảysựkhôngchungthủy,chánngán,bựctứcvàdửngdưngvốnvẫnthườngđượcbệncùngvớitìnhyêuấy?Liệucóthứgìđơngiảnmàphảnánhđượcchínhxácmứcđộnhậpnhằngdườngnhưđượcgắnvớisốphậncủamọimốiquanhệ?àtôiđãsốngquamộtchuyệntình,trảiquaquãngthờigiannhữngcảmxúccủachúngtôixoaytrònquánhiềuđếnnỗi nếu chỉ đơngiảnnói là yêunhau thì sẽ giốngnhưbảnvẽ rút gọn thôthiểncủacácsựkiện,mặcdùngherõlàyêntâm.

2.Mộtbuổicuốituần,chúngtôiđiBath.Ngàyhômsauởcôngty,khiaiđóhỏitôithấythếnào,tôiđãtrởlời,“BọnmìnhđãcónhữngngàythậttuyệtởBath.”Ngaycảtrongđầutôi,câuchuyệnvềnhữnggìđãxảyracũngtrởnênsơsàivàdễdãi.Tôinhớvềmộtthịtrấnphamàucátthậtđẹpvàbầutrờixanhtrong.Tôinhớmìnhđãhạnhphúc,tôinhớChloeđãnóirằngtôitrởthànhngườitốtbụnghơn,khácđinhiềumỗikhiđinghỉ.Vàtuyvậy,nếu lúcnày tôibuộcmìnhnghĩ lại,đểkểcâuchuyệnbằngnhiềuhơnmộtcâunói,tôisẽbắtđầunhớlạimộtchuỗiphứctạphơncácsựkiệnnảynởbêndướibềmặtcủachuyếnđi,cácsựkiệncóthểmấtđếnbốntrămtranggiấyđểmôtảkỹlưỡng.Đểtôithửnhé,tôinhớrằngngaysaukhichúngtôiđếnnơi,Chloevàtôiđãcómộttrậncãivãvềcănphòngkháchsạn.Tôiđềnghịchúngtôilàmầmlênvềcănphòngmìnhđượcxếplúcđầuvìtôikhôngthíchtấmrèmvàcótiếngnướcrócráchlạlùngtrongnhàtắm.Chloebảotôi“khôngcònđiênkhùngmộtcáchkhảáinữa”.Tronglúcđidạoquanhnhàthờ,tôicứbầnthầnnghĩvềnghềnghiệpcủamìnhvàướcrằngtôiđãchọnmộtnghềkhácđểđượctrảlươngkháhơn.KhiChloehỏitôicóchuyệngì,tôibảocôrằngtôighentịvớiWillvìtronggiớicủachúngtôianhnổiquá.Tốiđến,Chloetừchốilàmtình,bảorằngcôđangtrongkỳ,mặcdùtôinghĩ

nóđãdứtcáchđómấyngày.Ngàyhômsau,trongmộtnhàhàngcótênJohnWoodBố,tôibịhútmắtvềmộtcôgáiđẹpđeokínhngồigầnđóvàvôcớgâytranhcãivớiChloevềcáckhubảotồnđộngvậthoangdãđểtrừngphạtcôvìvôýngăncảntôihônngườicongáilạ(ngườikhôngcóvẻgìlàbuồnvềthứmàcôtabỏlỡmất),trongkhitrênđườngragaChloeđongđưabíẩnvớimộttaytàixếtaximắtlác,bảoanhtarằngcôthíchkhoerốnvàomùahè,làmmãiđếnkhichúngtôitớigaPaddingtonbagiờsauđótôivẫnkhônghếtgiậnlẫy.

3.Chúng tacó thể tự tha thứvềviệckể rútgọnnhữngcâuchuyệncuốituầnbằngtừhàilòng,nhữngcâuchuyệnnhờđóđemlạitrậttựchocácsựkiệnthậtraphátsinhtừmộtchuỗicảmxúclấncấnvànhậpnhằng.Tuyvậycólẽchúngtacũngcònnợchínhmìnhkhthỉnhthoảngđốimặtvớidòngchảycuồncuộnbêndướinhữngthứgọnlỏn.TôiđãyêuChloe,và thực tếcònsặcsỡhơnthếnhiều.

4.Khi Alice bạn cô mời chúng tôi đến ăn tối một ngày thứ Sáu,ChloeđãđồngývàdựđoánlàtôisẽyêungayAlice.TámngườichúngtôingồiquanhbànănnhàAlice,aicũngphảikhépnépcùichỏkhitìmcáchlấyđồăntrêncáibàndànhchobốnngười.AlicesốngmộtmìnhtrêntầngcaonhấtmộtngôinhàởBalham,làmthưkýởHộiđồngNghệthuật,vàtôiphảithừanhậnlàmìnhcũnghơithíchcôấy.

5.Mặcdùchúngtacóthểhạnhphúcthếnàovớingườitình,tìnhyêucủachúngtavớihọvẫncầnthiếtphảingănchúngtatìmđếncácphươngánthaythế.Tạisaophảingăncảnđiềunày,nếunhưchúngtayêuhọ?Tạisaophảicảmthấyđólàsựhaohụt,nếukhôngphảitìnhyêuchúngtadànhchohọđãbắtđầusuygiảm?Bởilẽ,khigiảiquyếtnhucầuyêu,khôngphảilúcnàochúngtacũngthànhcôngtrongviệcgiảiquyếtnhucầuthèm.

6.Quan sátAlicenói chuyện, thắpmộtngọnnếnvừa tắt, chạyvộivàobếpvớibátđĩavàhấtmộtlontóchoevươngtrênmặt,tôithấymìnhtrởthànhnạnnhâncủanỗihoàinhớtìnhái,ậpxuốngmỗikhichúngtađốimặtvớinhữngngườiđánglẽđãlàtìnhyêucủamình,nhưngchuyệntrờiđấtrunrủi saikhiến thếnào ta sẽkhôngbaogiờbiếtđược.Khảnăngvềmộtcâuchuyệntìnhthaythếnhắcnhởrằngcuộcsốngchúngtađangđóngvaichỉlà

mộttrongsốcáccuộcsốngcóthểvàchínhsựbấtkhảtrongviệcđóngvaitấtcảđãđẩychúngtavàonỗiubuồn.Cómộtmốikhaokhátchosựtrởvềthờiđiểmtakhôngcónhucầu lựachọn,khôngcó luyến tiếc trướcsựmấtmátkhôngthểtránhkhỏigâyrabởimọichọnlựa(dùđẹpđẽbiếtbao).

7.>Trênđườngphố,tôi thườngbịgâychúýbởihàngtrămphụnữ(tứclàcóthểhàmýhàngtriệungười)màcuộcđờihọcóthểsóngđôivớitôi,nhưnghọlạibịgánchocáisốphậnchođếngiờvẫnlàbíẩn.MặcdùtôiyêuChloe,hìnhảnhnhữngphụnữđóthỉnhthoảngvẫnlàmtôitôitrànngậpluyếntiếc,dườngnhưgiảiphápduynhấtlànóichohọbiếttôicảmthấythếnàovànhờvậylàmnhẹgánhnặngubuồntrongtôi(khángcựlạithôithúcđó).Đứngtrênmộtthềmgahayxếphàngtrướccửangânhàngtôisẽbắtgặpmộtkhuônmặtnàođó,cóthểnghelỏmdămbacâutròchuyện(chiếcxecủabàkiavừahỏng,côấyvừa tốtnghiệpđạihọc,mẹcôấybệnh…),vàcảmthấytannátcõilòngbởikhôngthểbiếtđượcphầncònlạicủacâuchuyệnvàhônlênnhânvậtchínhcủanó.

8.Tôi đã có thể tám chuyện với Alice trên ghế sofa sau bữa tối,nhưng điều gì đó làm tôi lưỡng lự và chỉ còn biếtmơmộng.KhuônmặtAlice làmdội lênkhoảng trống trải trong tôi,khôngmangmộtkích thướchayýđịnhrõràngnào,vàchobiếtrằngtìnhyêucủatôivớiChloebằngcáchnàođóchưađượcgiảiquyết.Thứgìchưabiếtmangtheotấmgươngcủatấtcảướcmuốnsâuthẳm,khôngthểbiểulộ.Thứgìchưabiếtlàlờixácnhậncốttửrằngmộtkhuônmặttathấybênkiaphòngsẽluônluônđứngrabênngoàiđịaphậncủanhữnggìđãbiết.TôicóthểyêuChloenhưngvìtôibiếtChloenêntôikhôngkhaokhátcô.Lòngkhaokhátkhônghướnghoàntoàntrựctiếpvàonhữngngườimàchúngtabiết,vìcácphẩmchấtcủahọđãđượcvẽlênđồthịvàbởivậythiếucácnhucầukhaokhátbíẩn.Mộtkhuônmặttathấythoángchốchaytrongvàigiờchỉđểbiếtrằngtađánhmấtmãimãilàchấtxúctáccầnthiếtchonhữnggiấcmơkhôngthểphôbày,mộthammuốndườngnhưkhôngthểđịnhnghĩacũngnhưkhôngthểkìmnén.

9.“Vậylàanhthíchcôấyrồiư?”Chloehỏikhichúngtôingồitrongxe.

“Tấtnhiênlàkhông.”

“Côấyđúngtípanhthíchmà.”

“Không.Vớilại,embiếtlàanhyêuemmà.

Trongviễncảnhđiểnhìnhcủa sựphảnbội,mộtngười tìnhhỏingườikia,“LàmsaoanhcóthểphảnbộiemđểđivớiXkhianhđãnóirằnganhyêuem?”Nhưngkhôngcómâuthuẫnnàogiữamộtsựphảnbộivàmộtlờituyênbốtìnhyêunếukhôngtínhđếnthamsốthờigian.“Anhyêuem”chỉcóthểđượchiểulà“vàolúcnày”.TôikhônghềnóidốiChloe,nhưnglờinóicủatôilàlờihứahẹncóthờigianràngbuộc,mộtchânlýquánhiễuloạnnênhầuhếtmốiquanhệđềukhông thểnhận lãnhhoàn toàn tráchnhiệm,hoặclà,cáccặpđôisẽchẳngbiếtnóigìngoàinhữngcảmxúcbấpbênhcủahọ.

10.Tôikhôngchỉ lăngnhăngtrong trí tưởngtượng, tôicòn thườngcảmthấychán.Nhưnhữngngườicưtrútrongcáckháchsạnxahoavàcungđiệnlàmchứng,ngườitacóthểlàmquenvớibấtcứthứgì.Nhiềulúc, tôihoàntoànngưngđểýđếnđiềuthầnkỳlàtìnhyêucủaChloedànhchotôi.Côtrởthànhmộtnétđiểmxuyếtbìnhthườngvàbởivậyvôhìnhtrongcuộcđờitôi.

11.Thếrồisẽđếnnhữnglúctôiphụchồikhảnăngnhìncônhưtôitừngnhìntrongnhữngngàyđầuyêunhau.Mộtdịpcuốituần,trênchuyếnđichơiđếnWinchester,xechúngtôibịhưtrênđườngcaotốcvàphảigọixecứuhộ.Khixeđến tầmmười lămphútsau,Chloeđếnnóichuyệnvới thợsửaxe(mộtthôithúcnguyênthủynàođókhiếntôikhôngthểnóichuyệnvớianhta,xuấtpháttừnỗibốirốirằngmặcdùlàđànông,tôivẫnkhôngbiếtsửamộtchiếcxe,ấylàchưakểtôicònkhôngbiếtcáchmởcapô).Quansátcônóichuyệnvớingườilạnày(hắntavậnđồdatừđầuđếnchân,vìnhữnglýdotôimonglàliênhệchặtchẽđếnvaitrònghiệpvụcủahắn),quamộthìnhthứcđồngnhấthóavớianhta,ngườiphụnữtôibiếtchợttrởnênxalạ.Tôinhìnkhuônmặtcô,nghegiọngnóicômàkhôngthấymộtlànhơithânthuộcnào,tôinhìncôkhicôgâychúývớigãsửaxevậnđồda,tôinhìncôbịtướcđisứcảnhhưởngcủathờigian.

12.Kếtquảlàtôimấttựchủbởithôithúcxétoạcchiếcáolenxám-xanhcủacôvàlàmtìnhcựcmạnhvớicôtrênconđêđườngcaotốc.Sựgãy

vỡcủathóiquenđãkhiếnChloetrởthànhngườilạvàđượcxacáchhóatrởlại,cũngđángkhaokhátnhưmộtcôgáitôichưabaogiờchạmvào,mặcdùmớichỉsánghômđócôvừabước trầnnhưnhộng trongcănhộmàkhônglàmtôimảymaynảysinhhammuốnvìcònphảiđọcchoxongmộtbàibáovềkinhtếvĩmôởcácnướcđangpháttriển.

13.Ngườiđànôngđộicứuhộphảimấtvàiphútmớitìmrachỗhỏng,vấnđềgìđóởbìnhắcquy(“Cưngđểýmựcnướcởchỗnàynhé,”anhtagọiChloetừsaunắpcapô),vàchúngtôilạisẵnsàngđiđếnWinchester.Nhưngkhaokhátcủatôilạiđitheomộthướngkhác.

“Anhtưởngtượngxeembịhỏngbênvệđườngvàanhlàgãđồdanày,ngườichỉmuốnxétoạcquầnáoemvàđưaemtrầntrụilênconđê,véncáiváyhoatrinhbạchcủaemvàmầnemkhôngthươngtiếc.”

“Anhchắcchứ?”

“Chuyện.”

“Trờiđất,OKthôi.Chờmộtlát,emlàmbộmặtbị-mắc-kẹt-hết-ắc-quy-nhưng-siêu-nứngchoanhcoi.”

14.Chúng tôi làm tình hai lần trên ghế sau chiếcVolkswagen củaChloe,giữađốngđồđạclỉnhkỉnhvàgiấybáocũ.Mặcdùhânhoancùngcáisướngmêtơibấtchợtvàngoàidựđoán,việcngấunghiếnlấyquầnáongườikiavànhữngviễncảnhtưởngtượng(tôibắtchướcgiọngScotlandchocuộchẹnhòbênđường,côđóngvaimộtmệnhphụnhưngxớnxác),làlờinhắcnhởrằngdòngchảycủadụcvọngcóthểkhiếntabốirốiđếnngầnnào.Nếuchỉvìkhaokhátmàvồlấynhaubênđường,liệuchúngtôicóthểquầnnhauởghếsaumàkhôngcầnphảimấytươnghợpvềsuynghĩhayhoócmônởnhữnglầngặpsau?

15.Chloevàtôicómộtcâuchuyệnđùa,ghinhậnnhữnglầnhụchặcủacontim,vàlàmdịuđihammuốnrằngánhsángtìnhyêuphảinóngrựcvớisựbềnbỉcủamộtbóngđènđiệndâytóc.

“Cóchuyệngìvậy?Hômnayanhkhôngyêuemà?”mộttronghai

ngườisẽhỏi.

“Anhbớtthíchemđimộttí.”

“Thậtkhông,bớtthíchnhiềukhông?”

“Không,khôngnhiềuvậyđâu.”

“Mườiphầncònbaonhiêu?”

“Hômnayư?Ừ,chắclàsáurưỡi,àkhông,cólẽhơnsáuphẩybảylăm.Cònemvớianhthìsao?”

“Trờiơi,tanói,chắckhoảngâmba,mặcdùhồisánglênđếnmườihairưỡikhianh…”

16.Trong một nhà hàng Trung Hoa khác (Chloe thích những nơinày),tôinhậnracuộcsốngvớinhữngngườikhácvậnhànhgiốngnhưmâmxoaymónănđặtởgiữabàn,vàcóthểquaytrònđểngờitalúcthìgắptôm,lúc thìgắp thịt.Chẳngphảiviệcyêuaiđóđi theomộtmôhìnhxoay tròntươngtự,trongđócónhữngsựxoaytrởthườngxuyêntùytheocườngđộvàbảnchấtcáccảmxúccủachúngtaư?Chúngtacókhuynhhướngvẫngắnvớimộtquanđiểmcốđịnhvềcảmxúc,nhưthểđườngthẳnghiệnhữugiữayêuvàkhôngyêuchỉcóthểđượcvượtquahailần,vàođầuvàcuốimộtmốiquanhệ,hơnlàxoayquatrởlạimỗiphútmộtlần.Nhưngtrênthựctế,chỉtrongmộtngày,tôicóthểđidạoquanhbấtcứmónăncảmxúcnàohiệncótrong chiếc đĩa Trung Hoa trong tâm khảm của tôi. Tôi có thể cảm thấyChloetheocách:

17.Khôngchỉmìnhtôicótâmtrạngthấtthường,cũngcónhữnglúcChloechợtrộlênnhữngcơngắtgỏnghaycaucó.Buổitốinọ,tronglúcbànluậnmộtbộphimvớibạnbè,côchợtchuyểnsanglốinóithùđịchvềtháiđộ“lúcnàocũngkẻcả”củatôngườikhác.Mớiđầutôicũngchoángváng,bởithậmchítôicònchưamởmiệng,nhưngsớmđoánrarằngtôiđangphảitrảgiáchonhữngmốixúcphạmtrướcđó–hoặcthậmchítôiđãtrởthànhmụctiêu hữu ích cho nỗi cáu kỉnhChloe cảm thấy với người khác. Rất nhiềucuộccãivãcủachúngtôiđãkhôngcôngbằngvớihọ:tôicóthểcáubẳnvớiChloekhôngphảivìlýdotủnmủnrằngcôxếpđĩatừmáylênkệrấtồnàotronglúctôiđangtheodõithờisự,màbởitôicảmthấytộilỗivìlỡkhôngnghemộtcuộcgọilàmănquantrọngbansớm.BùlạiChloecóthểcốýlàmồntrongnỗlựcbiểutrưngchocơngiậndữmàcôkhôngbàytỏvớitôisánghômđó.Chúngtacóthểđịnhnghĩasựchínchắnnhưlàkhảnăngchongườikhácnhữnggìhọđánghưởngvàolúchọđánghưởng,làkhảnăngphânbiệtrõràng,mộtbênlàcáccảmxúcthuộcvềvàchỉthuộcvềmộtngười,mộtbênlàcáccảmxúcnênngaylậptứcnhắmthẳngvàokẻkhởixướngthayvìđểdànhchonhữnglầnsauhơn.Chúngtathườngkhôngchínchắn.

18.Các triếtgiavẫn thườngcổxúycáchsốngdựa trên lý tính,chỉtríchcuộcsốngbịhammuốndẫndắt làvì lý trí lànềnmóngcủatínhtiếpdiễn.Khônggiốngnhưnhữngnhàlãngman,cáctriếtgiakhôngđểmốiquantâmcủahọxoayvầncuồngloạntừChloetớiAlicevàvềlạiChloe,nhờcáclýdobềnvữngchốngđỡchocáclựachọncủahọ.Trongtìnhyêu,họsẽvẫntrướcsaunhưmột,cáccảmxúccủahọkiênđịnhnhưđườngbaycủamộtmũitênbắnra.

19.Vìkhảnănglýtrínhưvậy,cáctriếtgiacóthểđượcbảođảmvềmộtcăntínhổnđịnh,bởilẽ,tôilàaiđượckiếntạobởinhữnggìtôimuốn.NếumộtngườinhạycảmngàynọyêuSamanthavàhômsauyêuSally,vậyanhtalàcáithứgì?NếuđêmnọtôilêngiườngvớiChloevàyêucôấy,vàsánghômsautỉnhdậydửngdưngvớicô,vậytôilàcáithứgì?Tuynhiên,tôivẫnphảiđốimặtvớimộtvấnđềkhónhằn:làmsaođịnhvịnhữnglýdovữngchắcchoviệcyêuhaykhôngyêuChloe.Kháchquanmànói,cũngchẳngcólýdônàovữngchắc,điềunàykhiếnchosựnhậpnhằngthỉnhthoảngcủatôivớicôcàngthêmkhóhóagiải.Nếunhưcónhữnglýdothuyếtphục,khôngthểbácbỏvềviệcyêuhayghétcô,thìhẳnsẽcónhữngđiểmchuẩnđểquy

hồi.Nhưngcũngnhưkẽhởgiữahaihàmrăngcửachưabaogiờlàlýdođểta sảy chânyêu ai đó, cácýkiếnvềkhubảo tồnđộngvật hoangdã cũngchưabaogiờlàcơsởcôngbằngđểtaghétchúng

20.Làmdịuđisựnhậpnhằngchínhlàsứckéođốinghịchvềphíasựổnđịnhvàtiếpdiễn,kiềmchếchúngtabấtcứkhinàocóthôithúcvềviệcphát triểnmộtcốt truyệnphụ lãngmạnhayđi lạc rakhỏichuyện tìnhcủamình.Tỉnhgiấcởcôngtysaugiấcmơướtátvềmộtphụnữphatrộngiữahaikhuônmặttôiđãthấyởcuộchộithảovềnănglượngmặttrờingàyhômtrước,tôingaylậptứcđịnhvịlạimình–theocáchđầycảmtính–khithấyChloeởbêncạnh.Tôirậpkhuôncáckhảnăngcủamình,tôiquayvềvớivaitrògánchotôinhờđịavịtôilàmộtngườibạntrai,tôiđànhkhuấtphụcthẩmquyềnlớnlaocủanhữnggìđãhiệnhữusẵn.

21.Nhữngcơnbãotốtrongmỗichuyệntìnhcũngđượckìmhãmbởicácgiảđịnhổnđịnhhơntừnhữngngườixungquanhvềmốiquanhệcủacảhai.TôinhớmộttrâncãivãkhủngkhiếpphảidừngđộtngộtvàiphúttrướckhihaiđứaphảiđiuốngcàphêvớibạnbèvàomộtthứBảy.Lúcđó,cảhaiđềucảmthấytrậncãivãthậtnghiêmtrọng,chúngtôicòntưởngtượngđếnchuyệnchiatay.Tuynhiênkhảnăngnàybịtướcđibởisựcómặtcủanhữngngườibạnvốnkhông thểdựđoán từxamột chuyệnnhưvậy.Quabàncàphê,nhiềucâuhỏihướngđếnchúngtôi,chứngtỏhọkhôngbiếtgìvềkhảnăngcủasựgãyvỡvàbởivậygiúpngănngừanó.Sựhiệndiệncủanhữngngườikháckhiếncảhaitiếtchếcơnbaynhảycủacảmxúc.Khikhôngchắclàchuyệnhaiđứađangđitớiđâu,chúngtôicóthểlẩntrốnbêndướisựphântíchđầytinhthầnkhuyêngiảicủanhữngngườiđứngbênngoài,chỉbiếtvềsựtiếpdiễnmàkhôngbiếtrằngkhôngcógìlàbấtkhảgãyvỡtrongchuyệntìnhnày.

22.Chúng tôi cũng tìm thấy sự an ủi trong việc lên kế hoạch chotươnglai.Vì lorằngtìnhyêucó thểkết thúcđộtngộtnhưkhinóbắtđầu,chúngtôicốgắnggiacốchohiệntạiquamộtlờikêugọiđếnmộtsốphậnchung.Chúngtôimơvènơihaiđứasẽsốngbênnhauvàbaonhiêuđứaconmìnhsẽcó,chúng tôiđánhđồngmìnhvớicáccặpđôiđầynếpnhănđangdẫnnhauđidạohaynắm taynhau trongKensingtonGardens.Bảovệbảnthân trướcsựbănghàcủa tìnhyêu,chúng tôikhkhoáiđềramột tương laicùngnhauchínhxácđếntừngchitiết.Nhữngcănnhàchúngtôisốngcùng

nhauởgầnKentishTownvàcùngbài trí trongđầu,hoàn thiênnóvớihaiphòngđọcsáchnhỏởtầngápmái,mộtcănbếplớnvừavặnvớinhữngphụtùngbóngbẩynhất trong tầnghầm,vàkhuvườnđầycâyvàhoa.Mặcdùkhôngthảoluậnchuyệnkếthôntheomộthướngcụthể,chúngtôivẫnphảitinrằngkhôngcólýdogìmàmìnhkhônggắnkếttráitimvớinhautheokiểuhợpđồng.Làmsaocóthểyêumộtngườivàcùnglúctưởngtượngcảnhbàitrícănnhàvớimộtngườikhác?Chúngtôibuộcphảidựliệumìnhsẽsốngtrọnkiếpvớinhaurasao,chẳnghạnvềhưuvớihàmrănggiảởmộtngôinhàcóhànghiênbênbờbiển.

23.ViệctôikhôngthíchnóivớiChloevềnhữngcôbồcũdườngnhưbắtnguồntừnỗilosợvềsựthayđổi.Nhữngcôbồcũlàlờinhắcnhởrằnghoàncảnhtôicholàvĩnhviễnhóarakhôngphảinhưvậy.Từbêntrongmộtmốiquanhệ,sựdửngdưngcủamộtngườiđốivớinhữngngườiyêucũmangmộtchiềukíchvôcùngtànbạo.Mộttối,tronghiệusáchởHaywardGallery,tôibắtgặpmộtbạngáicũđanglậtmộtcuốntiểusửvềGiacomettiởphíađốidiện.Chloechỉcáchtôimấybướcchân,đanglựavàitấmbưuthiếpđểgửichobạnbè.Giacomettiđãcóýnghĩarấtlớnvớingườibạngáicũấyvàtôi.Tôicóthểdễdàngbướcđếnchàohỏi.DùsaotôicũngđãgặpvàibạntraicũcủaChloe,mấyngười trong sốđó thườngxuyêngặp lạiChloe.Nhưng sựkhôngthoảimáicủatôiquásâusắc:ngườiphụnữấylàmdânglêntrongtôicảmgiáckhôngkiênđịnh,nhìnrộngrathìChloecũngnhưvậy,màtôithiếudũngcảmđốimặt.

24.Có thứgìđókinhkhiếp trongýnghĩ rằng,mộtngườihômnaybạn có thể hy sinhmọi thứ, chỉ vài tháng sau có thể khiến bạn băng quađườnghayvàohiệusáchvàdửngdưngnhưkhông.NếutìnhyêucủatôichoChloebaogộpbản tínhcủa tôi lúcđó,kếtquảsaurốtcủa tìnhyêunàysẽkhôngcònnghĩalýgì,ngoàiviệcmộtphầntrongtôibịgiếtchết.

25.Chloevàtôitiếptụcbấtchấptấtcảđểtinrằngchúngtôiđangyêucólẽbởitìnhcảmđãvượtxasựchánnảnvàthờơ.Tuyvậy,chúngtôiluônthứchúngtôigọilàtìnhyêucóthểlàsựviếttắtcủamộthiệnthựcphứctạphơnthế,vàchắcchắnkhóchấpnhậnhơnnhiều.

Chương16

Nỗisợhạnhphúc

1. Một trong những trở ngại lớn nhất của tình yêu, ít nhất trongthoángchốc,làmốinguynólàmchúngtathựcsựhạnhphúc.

2.ChloevàtôiquyếtđịnhđidulịchTâyBanNhavàohạtuầnthángTám, một nỗ lực (giống như tình yêu) biến giấc mơ thành hiện thực. ỞLondon,chúngtôiđãđọcnhữngtờrơivềĐịađàngDulịch,cácchuyêngiavềnhàđấtởTâyBanNha,vàquyếtđịnhthuêmộtnôngtrangđượccảitạoởngôilàngArasdeAlpuente,trêndãynúigiápValencia.Ngôinhàbênngoàitrôngđẹphơntronghình.Nhữngcănphòngđượctrangbịđơngiảnnhưngtiệnnghi,phòngtắmvẫndùngtốt,cómộtbậcthềmrậmrạplánho,mộthồgầnđóđểbơi,vàgãnônghàngxómnuôimộtcondêvàchàođónchúngtôibằngmónquàlàdầuôliuvàphomát.

3.Chúngtôiđếnvàocuốibuổichiều,saukhithuêxeởphitrườngvàláixe trênconđườnghẹplênnúi.Cảhai lập tứcnhảyxuốnghồ,ngụplặndưới dòng nước xanh trong vắt và phơi nắng dưới ánh tà dương. Sau đóchúngtôi trởvềcănnhàvàngồi trênbậc thềmvớimộtchairượuvangvàquảôliu,ngắmhoànghônlặnsaudãyđồi.

“Đẹpchưakìa,”tôinhậnxétđầychấtthơ.

Đẹpnhỉ?”Chloeđáplại.

“Cóđẹpthậtkhông?”tôiđùa.

“Suỵt,anhđangpháhoạicảnhđẹpđấy.”

“Không,anhnghiêmtúc,đẹpthậtmà.Anhkhôngbaogiờtưởngtượngmộtnơinhư thếnày tồn tại.Nódườngnhư táchbiệt khỏimọi thứ,

giốngnhưmộtthiênđườngkhôngaimàngđếnpháhoại.”

“Emcóthểsốnghếtđờicònlạiởđây,”Chloethởdài.

“Anhcũngthế.”

“Chúngtacóthểsốngcùngnhauởđây,emsẽchănbầycừu,anhsẽlovườnôliu,chúngtasẽviếtnhữngcuốnsách,vẽtranhvà…”

“Emổnchứ?”tôihỏi, thấyChlobấtchợtcorúmlạiđầyvẻđauđớn.

“Vâng,emvẫnổn.Emkhôngbiếtchuyệngìxảyra.Emmớicócơnđauđầukinhkhủng,giốngnhưmộtcú thótkinhkhủng.Chắckhôngsaođâu.Bỏmẹ,emlạibị.”

“Nóianhngheđi.”

“Ahkhôngcảmnhậnđượcđâu,nóởtrongđầuem.”

“Anhbiết,nhưnganhsẽchiasẻcảmgiácvớiem.”

“Chúaơi,emnênđinằm.Cólẽlàdođixa,hoặcđộcao,haysaođó.Nhưngemnênvàotrongnhà.Anhcứởngoàinày,emsẽổnthôi.”

4.CơnđaucủaChloekhôngkháhơn.Côuốngmộtviênaspirinvàlên giường nằm, nhưng không thể ngủ.Không hiểu cô đau đếnmức nào,nhưngkhicôcókhuynhhướngkéomọithứsụpxuốngnghĩalàbệnhtrầmtrọng,tôiquyếtđịnhgọibácsĩ.GnôngvàvợđangăntốitrongtúplềukhitôigõcửanhàhọvàhỏibằngtiếngTâyBanNhalõmbõmxemcóthểtìmbácsĩgầnnhấtởđâu.HóaraôngtasốngởVillardelArzobispo,mộtngôilàngcáchđókhoảnghaimươicâysố.

5.BácsĩSaavedracóbằngcấpquácaosovớiđịavịmộtthầylanglàng.Ôngmặcmộtbộlanhtrắng,từnghọcmộtkỳởImperialCollegenhữngnăm1950,sayđắmtruyềnthốngsânkhấuAnh,vàcóvẻmừngrỡđicùngtôiđểgiúpđỡngườithiếunữđãngãbệnhquásớmtrongchuyếnghéthămTâyBan Nha ngắn ngày. Khi chúng tôi về đến Aras de Alputente, tình trạngChloevẫnkhôngkháhơn.Tôiđểvịbácsĩmộtmìnhvớicôvàlolắngchờ

đợiởphòngbêncạnh.Mườiphútsau,vịbácsĩlómặt.

“Chãcógìphảilolắngđâu.”

“Côấysẽổnchứ?”

“Vâng,thưaanh,côấysẽổnvàosãngmai.”

“Côấybịlàmsao?”

“Chãsaođâu,một tĩdạdày,một tĩnhứcđầu,cáinớrất thườngthấytrongnhữngkỳđichơinớmà.Tôichocôuốngthuốcdồi.Chỉlàmộtchútliệtđầu,anhcònmongchinớ?”

6.BácsĩSaavedrađãchuẩnđoánđây làchứngsuygiảmhứngthú,mộtcănbệnhđượcHộiThầythuốcAnhđịnhnghĩalàmộtphảnứngrấtgầnvớibệnhcaonguyên,gâyrabởichứngsợđộtngộtmangđếntừmốiđedọahạnhphúc.ĐólàchứngbệnhdukháchthườnggặpkhiđếnvùngnàyởTâyBanNha,khiởkhungcảnhthôndãnàyhọđốimặtvóiýthứcđộtngộtrằnghạnhphúctrầntụchoàntoànnằmtrongtayhọvàdođógặpphảiphảnứngdữdộivềsinhlýđểchốnglạimộtkhảnăngmấtmát.

7.Bởivìchấpnhậnhạnhphúclàmộtđiềuđầykhiếpsợvàloâu,nênđâuđótrongvôthức,Chloevàtôiluôncóxuhướngđịnhvịhứngthúnằmtrongkýứchaydựđịnh.Mặcdùthừanhậnmụctiêulàmưucầuhạnhphúc,sựmưucầuấycũngsonghànhvớiđức tinngấmngầmrằnghạnhphúcsẽđượchiệnthựchóađâuđóởmộttươnglairấtxa–đứctinấybịtháchthứcbởihạnhphúccủacảhaiởchínhArasdeAlpuentenày,vàởmứcđộnhỏhơn,trongvòngtaynhau.

8.Tạisaochúngtasốngtheocáchđó?Cólẽvìtậnhưởngtronghiệnthựchẳnnghĩalàdấnthânvàomộthiệnthựcsớmnởchóngtàn,khônghoànhảovàđầynguyhiểm,chứkhôngphảigiấumìnhđằngsauđứctinyêuổnvềmộtkiếpsau.Sống trong thì tương laihoàn thànhbaogồmgiữvữngmộtcuộcsốnglýtưởngđểđốilậpvớihiệntại,thứsẽcứuchúngtakhỏinhucầuphóthácmìnhchohoàncảnh.Cómộtmẫuhìnhgiốngvậytrongmộtsốtôngiáo,ởđócuộcsốngtrêntráiđấtchỉlàkhúcdạođầuchosựhiệnhữusiêu

phàmlâudàihơnvàthíchthúhơnnhiều.Tháiđộcủachúngtavớinhữngkỳnghỉ,tiệctùng,côngviệc,vàcólẽcảtìnhyêu,cócáigìđóbấtdiệt,nhưthểchúngtasẽsốngtrênđờiđủlâuđểkhôngphảihạcốmànghĩrằngnhữngdịpđólàhữuhạn–vàbởithếsẽbuộcphảirútratừchúngmộtgiátrịsaochothíchhợp.

9.PhảichănglúcnàyChloengãbệnhlàvìthựctạiđãđónbắtsựbấtmạncủacô?Trongthoángchốc,thựctạiđãcóđầyđủnhữnggìmàtươnglaicóthểnắmgiữ.NhưngchẳngphảitôicũngnhiềucảmgiáctộilỗivớichứngbệnhấyngangbằngvớiChloeư?Chẳngphảinhữnghứngthúcủahiệntạiđãnhiềulầnbịbỏmặcmộtcáchtànnhẫnnhândanhtươnglai,nhữngcâuchuyệntìnhnơitôiđãkìmnénkhôngchịuyêuhếtmình,tựanủivớiýnghĩbấtdiệtrằngsẽcónhữngcuộctìnhkhácmàmộtngàytôisẽthửtậnhưởngvớisựvô tâmlonhưcácđấngmàyrâu trênnhữngtờ tạpchí,nhữngcuộctìnhtươnglaisẽchuộclạinhữngnỗlựctaihạicủatôikhigiaotếvớimộtngườikhácmàlịchsửđãxoayvầnđểchoởbêncạnhtôichăng?

10.Tươnglaicómộtphầnsựthỏamãnvàantoàncủaquákhức.Tôinhớngàybé,mọikỳnghỉchỉtrởnênhoànhảokhitôiđượctrởvềnhà,khimốiloâuởhiệntạiđượcnhườngchỗchonhữngkýứcổnđịnh.Suốtngàybé,tôimongngóngđếnnhữngkỳnghỉđông,khigiađìnhtôiđitrượttuyếthaituầntrêndãyAlps.Nhưngkhirốtcuộctôiởtrênđỉnhmộtsườnnúi,nhìnxuốngthunglũngphủđầythôngbêndướivàbầutrờixanhmongmanhtrênđầu,tôicảmthấymộtmốiloâusâuxa,thựctồnrồisẽbayhơikhỏikýứcvềsựkiện,mộtkýứcsẽchỉgóigọnvànhữnghoàncảnhkháchquan(đỉnhmộtngọnnúi,mộtbầutrờixanhmongmanh)vànhờvậythoátkhỏimọithứđãlàmnênkhoảnhkhắchiệntại.Hiệntạigâykhóchịukhikhôngphảivìtôicóthểbịnhảymũi,haykhátnước,hayquênmangkhănquàng,màvìsựdodựcủa tôikhichấpnhận rằngcuốicùngmìnhcũng thoátkhỏinguycơ là tấtthảythờigiannămthángnằmyênđịnhtrongnhữngnếpgấpcủatươnglai.Tuyvậyngaykhichạmđếnchânnúi,tôisẽquaylạinhìnngọnnúivàtuyênbốrằngmìnhvừathựchiệnmộtcútrượthoànhảo.Vàthếlàkỳnghỉtrượttuyết(vànhìnchunglàcuộcđờitôi)lạitiếptục:dựcảmvàobuổisáng,loâulúccácsựkiệnxảyra,vàcáckýứcanlànhvàobantối.

11.Từ lâumối quan hệ của tôi vớiChloe đã có chútmàu sắc củanghịchlýnày:tôisẽmấtcảngàymongngóngmộtbữaănvớicô,sẽănxong

với bộ dạng tươi tỉnh nhất, nhưng lại thấymình đốimặt vớimột thực tạichưabaogiờsánhngangvớidựcảmhaykýứcvềnó.MộttốingaytrướckhichúngtôiđiTâyBanNha,trênchiếcduthuyềncủaWillKnottvớiChloevànhữngngườibạn,bởivìmọithứquáhoànhảo,tôithoạttiêndầnýthức,mộtcáchkhôngthểtránhđược,vềmốihoàinghikhắckhoảicủamìnhvớithờikhắchiệntại.Hầuhếtmọilúc,hiệntạiđềuquásaisótđểcóthểnhắcnhỏrằngcănbệnhsốngởthìhiệntạikhônghoànthànhnằmởngaybêntrongchúngta,vàchẳngcógìliênquanđếnthếgiớibênngoài.NhưngtốihômđóởChelsea,đơngiảnlàtôichẳngcóđiềugìchêtráchhiệntạivàdovậyphảinhậnravấnđềtronglòngmình:thứcănquángon,bạnbèđềuởcạnh,Chloetrôngthậtđẹp,ngồibênvànắmtaytôi.Tuyvậyvẫncóthứgìđósailạc,ấylàviệctôikhôngthểchờđếnkhisựkiệnnàytrôilãngvàolịchsử.

12.Đôi khi, chúng ta không thể sống trong hiện tại vì sợ phải rờikhỏivịtríđượcchechởcủadựcảmhaykýức,vàsphảithừanhậnrằngđâylàcuộcđờiduynhấtmàmộtngườicóthểsống(khôngtínhđếnsựdínhdángcủa thiênđàng).Nếsựgắnbóđượcxemnhưmộtổ trứng, thìviệcgắnbóbản thân với hiện tại làmạo hiểm như liều lĩnh đặt tất cả trứng củamộtngườivàocáirổhiệntại,thayvìphânphốichúnggiữanhữngrổcủaquákhứvàtươnglai.Vàtìnhyêucũngvậy,đểrốtcuộcchấpnhậnrằngtôihạnhphúcvớiChloe,tứclàbấtkểmốinguy,tôiphảichấpnhậnrằngtấtcảtrứngcủatôiđềunằmgọnghẽtrongrổcủacô.

13.Dùvịbácsĩtậntâmchocôuốngthuốcgì,Chloevẫntrônghoàntoànlànhlặnvàosánghômsau.Chúngtôichuẩnbịmộtcuộcpicnicởhồ,vàbơi,đọcsáchbênhồcángàyhômđó.ChúngtôichơimườingàyởTâyBanNha,vàtôitin(cũngchắcchắnnhưngườitacóthểtintưởngkýức)rằnglầnđầutiêncảhailiềulĩnhsốngtrọntronghiệntạiđếnvậy.Sốngtrongthìhiệntại không phải lúc nào cũng là niềm hạnh phúc.Nhữngmối lo tạo ra bởiniềmhạnhphúc bấp bênh của tình yêu vẫn đều đặn khởi phát thành cuộctranh cãi. Tôi còn nhớ một trận cãi vã lớn tiếng trong ngôi làngFuentelespinodeMoya,nơi chúng tôidừng lại ăn trưa.Nókhởiđầubằngcâuchuyệncườivềmộtngườibạngáicũ,vàđãphát triểnthànhmốinghingờtrongtâmtríChloerằngtôivẫncònyêucôgáikia.Khôngthứgìcóthểbiệnminh thay cho sự thật, tuy vậy tôi vẫn xemmối nghi ngờ đó phóngchiếuchocủacáccảmxúcsasútChloedànhchotôivàkếttộicôvìđiềuđó.Vàolúccãivã,sưngsỉavàhòagiảiquađi,đãlàgiữabuổichiều,vàcảhai

rốtcuộcđềusaucùngtựhỏinhữnggiọtnướcmắtvàlờitotiếngkialàvềcáigì. Cũng có những đợt cãi vã khác. Tôi nhớ một lần gần làng Losa delObispo,chúngtôitranhcãixemliệuhaiđứacóđangchánlẫnnhau;mộtlầnkhácgầnSotdeCherakhởisựsaukhitôiđổtộichoChloelàkhôngbiếtđọcbảnđồvàcôấyphảnứngbằngviệctốcáotôilà“têndulịchphátxít”.

14.Cáclýdođằngsaumỗitrậncãivãnhưvậykhôngbaogiờnằmtrênbềmặt:mặcchosựkémcỏicủaChloekhiđọcGuideMichelin[1], hayviệctôikhôngchịuláixevòngvòngquanhmiềnquêTâyBanNha,vấnđềvẫnnằmởnhữngmốiloâusâuthẳmhơnnhiều.Sứcmạnhcủanhữnglờitốcáo,sựđángngờtuyệtđốicủachúng,chothấychúngtôiđãcãinhaukhôngphảivìghét,màvìyêunhauquáđỗi–hoặclà, thửnhìnmộtcáchrốirắmhơn,vìchúngtôighétphảiyêunhauđếnmứcđộthếnày.Nhữnglờibuộctộicủa chúng tôi chất đầy những ẩn nghĩa phức tạp,Anh/em ghét em bởi vìanh/emyêuem/anh.Rốtcuộcnólàmộtsựchốngđốinềntảng,Anh/emghétviệcmìnhkhôngcònlựachọnnàokhácngoàichuyệnliềumạngyêuem/anhnhưthếnày.Hứngthúcủaviệcdựavàomộtaiđólumờbêncạnhnhữngnỗisợđếnđờđẫnmàsựlệ thuộcấybaohàm.NhữngtrậncãivãthỉnhthoảngbạoliệtvàkhôngthểlýgiảitrongchuyếnđiValenciachỉđơnthuầnlàmộtsựgiảiphóngcăngthẳngcầnthiết,đếntừnhậnthứcrằngmỗingườiđãđặttoàn bộ trứng củamình vào rổ của người kia – vàmỗi người đừng trôngmonggìvềmộtđặcđiểmgầnnhư làkịchnghệ,mộtniềmvui thúvà tràolộngsẽxuấthiệnkhichúngtôibắtđầupháhủykệsách,đậpphábátđĩahayđóngsầmcửa:“Thậtsướngkhithấyemcóthểghétanhthếnày,”Chloetừngnóivớitôi.“Điềuđólàmemyêntâmrằnganhcóthểchấpnhậnembảoanhcútđivàanhsẽnémvàoemthứgìđónhưnganhvẫnởlại.”Chúngtôicầnlahétnhau,mộtphầnđểxemliệumìnhcóthểchịuđựngđượcsựlahétnàychăng.Chúngtôimuốnthửkhảnăngsốngsótcủangườikia:chỉkhinàođãthửmọicáchhủyhoạilẫnnhaunhưngvẫnkhôngănthua,chúngtôimớibiếtlàmìnhantoàn.

[1.SáchhướngdẫndulịchcủahãngMichelin,Pháp.]

15.Người ta chấp nhận hạnh phúc dễ dàng nhất là khi hạnh phúcđượcvunđắpquanhữngđiềuhọcóthểkiểmsoát,nhữnggìhọđạtđượcsaunhiềucốgắngvàlýtrí.NhưngthứhạnhphúctôicóđượcvớiChloekhônglàkếtquảcủabấtcứthànhtựuhaynỗlựccánhânnào.Nóchỉđơngiảnlàtìm

thấymộtngườimàsựcómặtcủahọ,nhưmộtsựkỳdiệuthầnthánh,giátrịvớitôihơnbấtkỳaikháctrênthếgian.Hạnhphúcđómongmanhvìnóquáthiếu tính lâu bền tự túc.Nếu saumấy tháng lao động đều đặn tôi tìm rađượcmộtcôngthứclàmrungchuyểngiớinghiêncứusinhhọcphântử,tôihẳn sẽ không hề day dứt khi chấp nhận thứ hạnh phúc sinh ra từmột sựkhám phá như vậy. Điều khó khăn khi chấp nhận niềm hạnh phúc Chloedànhchotôinằmởchỗtôivắngmặttrongquátrìnhnhânquảdẫnđếnhạnhphúcấy,vàvìthếcũngởchỗtôithiếukiểmsoáttrướcnhântốtạorahạnhphúccủađờimình.Hạnhphúcấydườngnhưđượcsắpđặtbởithầnlinh,vàdovậymangtheotoànbộmốisợhãinguyênsơtrướcsựphânphốicủathầnthánh.

16.“Mọi sựkhônghạnhphúccủaconngườiđềuxuấtphát từviệcanhtakhôngthểởtrongphòngmìnhmộtmình,”Pascalnói,khuyếnkhíchngườitaxâydựngnguồnlựcriêngvàchốnglạisựphụthuộcđầysuynhượcvàobầukhônggianxãhội.Nhưnglàmsaocóthểđạtđượcđiềunàytrongtìnhyêu?ProustkểcâuchuyệnvềMohammedII[2]:ôngtanhậnramìnhyêumộtngườiđànbàtronghậucung,vàlậptứcgiếtcôbởivìôngkhôngmuốnsốngtrongsựcâuthúcvềtinhthầnvớimộtngườikhác.Chínhvìvậy,từlâutôiđã từbỏhyvọngđạtđược sựđầyđủvềmặt tinh thần.Tôiđã rakhỏiphòngmìnhvàbắtđầuyêumộtngườikhác–đểrồichấpnhậnrủirokhôngthểtránhkhỏicủaviệcđặtcuộcđờimìnhxoayquanhmộtconngườikhác.

[2.Còngọi làMehmed II (1432-1481), vuacủađếchếHồigiáo Ottoman. Trong tiểu thuyết Đi tìm thời gian đã mất, Marcel ProustmiêutảnhânvậtAlbertBlochgiốngnhưbứcchândungMohammedII.]

17.MốiloâukhiyêuChloemộtphầnlàmốiloâucủaviệcởtrongmộtvịthếnơicănnguyênniềmhạnhphúccóthểbiếnmấtdễdàng,nơicôcóthểđộtnhiênmấthứngthú,độttử,haycướimộtngườikhác.Khitìnhyêuởđỉnhcao,tabỗngnảysinhlòngcámdỗmuốnkếtthúcmốiquanhệtrướckhinóbănghà,đểChloehoặc tôicó thểđóngvaikẻkết liễu,hơnlànhìnthấyđốiphương,haythóiquen,haysựthânmậtkếtthúcmọithứ.Chúngtađôikhibaotrùmbởithôithúc(xuấthiệntrongnhữngcuộccãivãvôthưởngvôphạt)kếtliễuchuyệntìnhcủamìnhtrướckhinóchạmđếnđiểmdừngtựnhiên,mộtsựmưusátgâyrakhôngvìnỗithùhằn,màvìthừamứatìnhyêu–hayđúnghơn,vìnỗisợmàsựthừamứatìnhyêucóthểmangđến.Những

tìnhnhâncóthểhạsátchínhchuyệntìnhcủahọchỉbởihọkhôngthểchịuđựngsựbấtđịnh,thứrủirochênhvênhđượctrảinghiệmcủahọmangđến.

18. Treo lơ lửng trướcmỗichuyện tình làýnghĩ,vừakhủngkhiếpvừavôdanh,rằngchuyệntìnhnàysẽkếtthúcnhưthếnào.Giốngnhưkhiđang tràn đầy sức khỏe và hănghái, ta cố tưởng tượng cái chết của riêngmình,khácbiệtduynhấtgiữasựkếtthúctìnhyêuvàkếtthúcmộtcuộcđờinằmởchỗ: ít ra làkhinghĩđếnkết liễuđờimình, tađược thoảimáinghĩrằngmình sẽ còn không cảm thấy bất cứ gì sau cái chết. Trong tình yêukhông thoảimái nhưvậy, họ biết rằng cái kếtmộtmối quanhệ sẽ khôngnhấtthiếtlàcáikếtcủatìnhyêu,vàgầnnhưchắcchắnkhônglàcáikếtcủacuộcđời.

Chương17

Nhữngsựthugiảm

1.Mặcdùtrongđịahạtchăngốivấnđềhiệnthựcvàvấnđềgiảtạovốncótiếnglàrấtkhósămsoikỹcàngvàkhóphântíchmộtcáchhệthống,saukhitrởvềtừTâyBanNhatôibắtđầungờvực,màkhôngthựcsựđủkhảnăngnhìnthẳngvàobằngchứng,rằngChloeđãbắtđầuvờvịtmìnhđạtcựckhoái,tấtthảyhoặcmộtvàilần.

2.Cáccưxử thông thườngcủacôđược thay thếbằngmộthànhvicườngđiệu,rõràngnhằmlàmtôi ítđểtâmđếnchuyệncôthiếusựcandựthànhthật trongquátrìnhchăngối.Sựthayđổinykhôngkèmtheobấtcứdấu hiệumất hứng thú rõ ràng nào. Thật ramà nói, chuyện làm tình nóichungtrởnênnhiệtthànhhơn.Nókhôngchỉthườngxuyênhơn,màcònvớinhiềutưthếkhácnhauvàởcácthờiđiểmkhácnhautrongngày,náođộnghơn,nhiềutiếnglahéthơn,thậmchícòncócảkhóclóc,cáccửchỉgầnvớisựgiậndữhơnlàsựnhẹnhàngthườngđikèmvớihànhvinày.

3.Thayvì nói vớiChloe, cuối cùng tôi lại chia sẻ vớimột gãbạnthân.

“Tôikhôngbiếtchuyệngìxảyra,Willạ,tìnhdụckhôngđơnthuầnlànónhưtrướckia.”>“Đừnglolắng,hùnghụccópha,cậukhôngthểlúcnàocũngđòicựcđỉnh trongmọi lúc.Đếncả tôi cònkhôngdámnghĩđếnchuyệnđó.”

“Tôichỉcảmthấycóđiềugìđósailạc,tuykhôngbiếtlàgì,nhưngtrongmấythángkểtừkhiđiTâyBanNhavề,tôiđãthấycóthứgìlấncấn.Vàtôikhôngchỉnóiđếnchuyệnchăngối,đóchỉlàmộtloạitriệuchứng.Nóxuấthiệnmọinơi.”

“Chẳnghạn?”

“Tôikhôngthểnắmbắtrõ.Đượcrồi,tôinhớramộtchuyện.Chloethíchloạingũcốckháctôi,nhưngvìtôihayởnhàcôấy,côluônmualoạingũ cốc tôi thích để cả hai có thể ăn sáng cùng nhau.Rồi đột nhiên tuầntrước,côấyngưngmualoạiđóvàbảonóquáđắt.Tôikhôngmuốnđiđếnkếtluậnnào,chỉđểýnhưthế.”

4.Will và tôi đang đứng ở quầy tiếp tân ở văn phòng. Bữa tiệccocktailđượctổchứcđểkỷniệmsinhnhậtlầnthứhaimươicủacôngty.TôiđưaChloeđicùng,đâylàlầnđầutiêncôấynhìnthấychốnlàmviệccủatôi.

“TạisaoWillcónhiềuhợpđồnghơnanh?”ChloehỏiWillvàtôisaukhirảobướcdọcsảnhtrưngbày.

“Cậutrảlờiđi,Will.”

“Bởicáctàinăngđíchthựcluôngặpkhókhănđểlàmchonỗlựccủahọđượcchấpnhận,”Willđáp,sửdụngmộtcâukhenngợiquálời.

“Cácbảnvẽcủaanhthậtxuấtsắc,”ChloebảoWill,“emchưabaogiờthấythứgìsángtạođếnthế,đặcbiệtlàvớicácdựánvănphòng.Việcdùngvậtliệucũngthậtđángkhâmphục,vàcáchanhphốihợpgạchvàkimloạicũngquáchuẩn.Anhkhônglàmđượcgiốnganhấysao?”Chloequaysanghỏitôi.

“Anhcũngcómộtsốýtưởng,nhưngphongcáchcủaanhrấtkhác,anhlàmviệcnhữngvậtliệukhác.”

“Ừ, emnghĩ sảnphẩmcủaWill thực sự rất tuyệt.Emmừng làmìnhcũngđượctrôngthấynó.”

“Chloe,thậttuyệtkhiemnóivậy,”Willđáp.

“Emrấtấntượng,côngtrìnhcủaanhchínhxáclàthứlôicuốnemvàemnghĩ thật tiếckhikhôngcómấynhàkiến trúcđi theohướngđi ấy.Chắclàkhôngdễdàng.”

“Chẳngdễđâu,nhưnganhvẫn luônđượcdạy làphải theođuổinhữngthứmìnhtin.Anhxâynhữngngôinhàmangchoanhcảmgiácthực,

vàrồinhữngngườisốngtrongđórốtcuộccũnghấpthụđượcmộtthứnănglượngtừđó.”

“Chắclàemhiểuýanh.”

“EmsẽthấyrõhơnnếumìnhđếnCalifornia.AnhđanglàmchomộtdựánởMonterey,vàýanhlà,nếuđếnđóemsẽthấyrõhơnvềnhữnggì emcó thể làmbằngcáchdùngnhiều chất liệuđákhácnhau, cũngnhưnhữngthứthépvànhôm,vàlàmsaochohòanhậpvàokhungcảnhthayvìchốnglạinó.”

5.Mộtphầnvìđúngmựcmàtakhôngnênchấtvấnnhữngtiêuchuẩnkhiếntìnhyêuxuấtphátởnhữngngườikhác.Tamơrằngmình đượcyêukhôngphảivìbấtcứtiêuchuẩnnào,màvìchínhconngườimình,mộtđịavịbảnthểhọcnằmngoàinhữngđặcđiểmhaythuộctính.Khitayêu,cũngnhưkhi tagiàucó,xuấthiệnmộtsựcấmkỵvâyquanhphươngtiệngặtháivàduytrìtìnhyêuhayvềtiềnbạc,mớikhiếnngườitachấtvấnhệthống–cólẽđâylàlýdotạisaonhữngkẻtìnhnhânkhôngthểtrởthànhnhữngnhàcáchmạngxuấtchúng.

6.Có hôm, đi qua một người phụ nữ thiếu may mắn trên đường,Chloehỏi tôi,“Liệuanhcóyêuemnếuemcómộtcáiớt thật lớn trênmặtgiốngnhưcôtakhông?”Tôikhaokháttrảlời“có”,mộtlờiđápđặttìnhyêulêntrênnhữngbềmặtphàmtụccủacơthể,haycụthểhơn,nhữngbềmặttaiươngkhôngthểthayđổi.Anhsẽyêuemkhôngchỉvìsựlanhlợivàtàinăngvàsắcđẹpcủaem,màđơngiảnvìemlàem,màkhôngcómốidâynàobóbuộc.Anhyêuemvìchínhconngườitrongsâuthẳmtâmhồnem,chứkhôngphảivìmàumắthaycặpchândàihaytậpsécdàycộp.Chúngtakhaokhátngườikiangưỡngmộmìnhkhôngđoáihoàiđếnnhững tài sảnbênngoài,trântrọngcăncốtbảnngãcủachúngtamàkhôngmàngđếnnhữnggìtalàmđược,sẵnsànglặp lại tìnhyêuvôđiềukiệngiốngnhưngười tavẫnnói làtồntạiởđâuđógiữabốmẹvàconcái.Bảnngãthựclànhữnggìngườitacóthểtựdolựachọn,vànếumộtcáibớtxuấthiệntrêntránchúngthaytuổigiàlàmtatànúa,haysuythoáilàmtaphásản,chúngtaphảiđượccáolỗichocáctainạnđãhủyhoạinhữnggìchỉlàbềmặtcủamình.Vàngaycảnếuđẹpvàgiàu,tavẫnkhôngaoướcđượcyêuchỉvìnhữngthứđó,vìchúngcóthểlậtlọngtavàlậtlọngtìnhyêu.Tôisẽthíchbạntánthưởngtôivìtrínãohơnlàkhuônmặt,nhưngnếubạnkhôngcólựachọn,tôisẽmuốnbạnnhậnxét

vềnụcườicủatôi(điềukhiểnbằngcơvàđộngtác)hơnlàvềcáimũi(dựavàokhăngiấyvàbấtdibấtdịch).Tôikhaokhátmìnhđượcyêungaycảkhimấtmọithứ:khôngcònlạigìngoài“tôi”,mộtcái“tôi”bíẩnvẫnlàbảnngãngaytạiđiểmyếuđuốinhất,dễtổnthươngnhất.Emcóyêuanh,đủđểanhcóthểyếuđuốitrướcemhaykhông?Aimàchẳngmuốnmạnhmẽ,nhưngemcóyêuanhvìsựyếuđuốicủaanhkhông?Đómới làbàikiểm traxácđáng.Emcóyêuanh,bấtchấpanhmấtđimọithứ,chỉcầnnhữnggìthuộcvềanhmãimãi?

7.Tốihômđótạivănphòngkiếntrúcsư,thoạttiêntôibắtđầucảmthấyChloetrượtxakhỏimình,mấtđisựngưỡngmộchocôngtrìnhcủatôivàbắtđầuchấtvấngiátrịcủatôisovớinhữngngườikhác.VìtôithấymệtcònChloevàWillthìkhông,nêntôivềnhà,cònhọđiđếnWestEnduốngnước.Chloebảotôicôsẽgọitôingaykhivềnhà,nhưngđếnmườimộtgiờ,tôiquyếtđịnhgọichocô.Tiếngtrảlờitựđộngvanglênởđầudâybênkia,vàtiếptụcnhưthếkhitôigọilạivàohairưỡisáng.Tôibịthôithúcthúnhậnnhữnglolắngcủamìnhvàomáy,nhưngviệcnóirõchúngradườngnhưkéochúngđếngầnhơnsựhiệnhữu,đưamộtmốinghingờrađịahạtcủasựtốgiácvàphân-tốgiác.Cóthểkhôngcógìxảyra,cũngcóthểlàmọithứ:tôithàtưởngtượngcôgặplạitainạncònhơnlàlêulổngvớiWill.Tôigọichocảnh sátvào lúcbốngiờ sáng,vàhỏihọbằnggiọng tráchnhiệmnhấtmàmột người đang ngất ngư vodka có thể nó rằng họ có thấy dấu hiệu nàokhông,cóthểlàmộtcơthểbịphanhthâyhaychiếcVolkswagenbẹpdúm,củathiênthầncủatôitrongbộváyngắnmàuxanhvàáokhoácđen,lầngầnnhấttôithấycôlàởmộtvănphònggầnBarbican.Không,thưaông,khôngcódấuhiệunàocả,côấylàhọhànghaychỉbạnbè?Liệutôicóthểđợiđếnsáng,vàliênlạclạitổngđàivàolúcđó?

8. “Chỉ bằng suy nghĩ người ta có thể hiện thực hóa các vấn đề,”Chloe từng bảo tôi. Tôi không dámnghĩ, vì sợ những gìmình có thể tìmthấy.Tựdosuynghĩđòihỏilòngcamđảmđểđốimặtvớilũquỷcủachúngta.Nhưng tâm tríkhiếphoảngkhông thểđi lang thang, tôinằmbẹp trongcơnhoangtưởngcủamình,dễvỡnhưthủytinh.GiámmụcBerkeleyvàsauđóChloeđãnóirằngnếungườitanhắmmặtlại,thếgiớibênngoàicũngảoảnhnhưmộtgiấcmơ,vàlúcnàyquyềnnăngcủaảotưởngđếnvớitôinhẹnhõmhơnlúcnàohết,thôithúctôikhôngnhìnthẳngvàosựthật,thôithúcấynóirằngchỉcầnngườitakhôngsuynghĩ,mộtsựthậtkhóchịucóthểsẽ

khôngtồntại.

9.Cảmthấydínhlíuđếnsựvắngmặtcủacô,hối lỗivìnhữngmốinghingờ,vàgiậndữtrướctộilôicủachínhmình,tôigiảvờmìnhđãkhôngđểýthấygìhếtkhiChloevàtôigặpnhauvàolúcmườigiờsánghômsau.Tuynhiênhẳncôphảithấyhốilỗi,bằngkhôngtạisaocôlạiđisiêuthịđểmua phần ngũ cốc còn thiếu cho bữa sáng hòng lấp đầy bao tử củaWeltschmertz?Côbuộctộichínhmình,khôngphảibằngsựdửngdưng,màbằngýthứctráchnhiệm,bằngmộtgóingũcốcbaloạiGoldenBrantotướngnằmchìnhìnhtrênbệcửasổ.

“Anhsaothế?Đâykhôngphảiloạianhthíchư?”Chloehỏi,nhìntôiđangngắcngứ.

10.CônóiđêmtrướccôngủởnhàcôbạnPaula.Willvàcôđãnóichuyệnđếnkhuya tạimộtquánbarởSoho,vàcôcũnghơisaychútđỉnh,nêndừngchânởBloomsburythayvìláixevềnhàởIson.Côđãmuốngọichotôi,nhưngsợsẽđánhthứctôidậy.Tôitừngbảolàtôimuốnđingủsớm,vậycôcũngcólýcơmà?Tạisaotôilạiphôravẻmặtđó?Tôicómuốnthêmsữavàobaloạingũcốckhông?

11.Mộtthôithúc,mangtínhnhậnthứcluận,đicùngvớinhữngphiênbảnhiệnthựckhôngđầyđủ,nhắcbảotahãytinnếuhiệnthựcấykhiếntahàilòng.Giốngnhưthếgiớiquancủamộtchàngngốcngâythơ,phiênbảncủaChloetốihômquadễkhiếnngườitamuốntin,giốngnhưmộtbồntắmnướcnóngtôiaoướcnằmchâyìởđómãi.Nếucôtinvàođiềuđó,tạisaotôilạikhông?Nếuđiềuđóvớicôấyđơngiảnnhưthế,tạisaolạiquáphứctạpvới tôi?Tôiaoướcmìnhcảmđượccâuchuyệncủacô,vềbuổi tốicôngủtrênsàncănhộcủaPaulaởBloomsbury,đểcóthểgạtđimộtbuổitốigiảđịnhtrongsuynghĩtôi(cáigiườngkhác,mộtngườiđànôngkhác,khoáicảmthànhthật).Giốngnhưcửtrirơilệtrướclờihứađườngmậtcủachínhtrịgia, tôibịcámdỗtrướcsứchútcủalờinóidốiđụngđếnnỗimongmỏicảmxúcsâuthẳmnhấtcủamình.

12.Bởivậy,khicôđãngủquađêmvớiPaul,đãmuangũcốc,vàtấtthảyđượcthathứ,tôicảmthấymộtcơnbùngphátcủalòngtintưởngvàsự

nhẹnhõm,giốngnhưmộtngườitỉnhgiấckhỏicơnácmộng.Tôiđứngdậykhỏibànvàvòngtayquanháopulldàymàutrắngcủangườiyêu,vuốtveđôivaicôqualớpvảiren,rồicúixuốnghônlêncổcô,thơmvàotaicô,cảmnhậnmùihươngquenthuộctừlàndavàmớtóccôchạmvàomặttôi.“Thôianh,giờemkhôngmuốn,” thiênthầnnói.Nhưnglàmsaomàtinđược,khivương phảimùi hương quen thuộc từ làn da vàmớ tóc cô chạmvàomặtchàng,Cupidtiếptụcápmôivàodathịtcô.“Emđãnóirồi,khôngphảilúcnày!”thiênthầnlặplại,đểngaycảchàngcũngnghethấy.

13.Mẫuhìnhnụhônđãđượcxáclậpngaytừđêmđầutiênhọởcùngnhau.Nànggốiđầucạnhđầuchàng,hưngphấnbởimốiliênkếtnhẹnhànggiữatâmhồnvàthểxác,chàngbắtđầulướtmôidọctheođườngcongtrêncổnàng.Nàngrùngmìnhvàbậtcười,nàngđùanghịchvớibàntaychàngvànhắmmắtlại.Điềuđóđãtrởthànhmộtthônglệgiữahọ,mộtdấuhiệucủangônngữ thânmật giữahọ.Không, khôngphải lúcnày.Ghét là ký tự ẩnmìnhtrongnhữngchữcáicủatìnhyêu,vànềntảngcủatìnhyêuđượcchiasẻcùngvớisựđốinghịch.Ngườiphụnữmêmuộivìcáchngườitìnhhôncổcôta,haylậttrangsách,haykểchuyệncườicũngthấyngưangáykhóchịuởchínhxácnhữngđiểmấy.Giốngnhư thểsựkết thúcmộtmối tìnhvốnđãbaohàmtrongkhởiđầucủanó,cácthànhphầngâysụpđổcủatìnhyêu,thậtkỳlạ,đượcbáohiệubởichínhcácthànhphầntạonênnó.

14.Emđãbảorồi,khôngphảilúcnày.Cónhiềutrườnghợpbácsĩ,chuyêngialànhnghềrấtgiỏipháthiệncácdấuhiệubanđầucủabệnhungthưởbệnhnhânnhưngcáchnàođólạikhônghềhaybiếtsựpháttriểncủacáckhốiutobằngquảbóngbêntrongchínhcơthểmình.Cónhữngngườitronghầuhết bướcđi của cuộcđời đều sáng suốt vàđầy lý trí, nhưng lạikhôngthểchấpnhậnđượcsựthựcđứaconcủahọchếthayngườivợ/chồngrờibỏhọ-vàsẽtiếptụctinrằngđứatrẻchỉđilạcvàvợ/chồngmìnhsẽbỏcuộc hôn nhân mới để trở về tình xưa. Những tình nhân bị đắm thuyềnkhôngthểchấpnhậnchứngcứvềvụđắm,tiếptụccưxửnhưthểkhôngcógìthayđổi,đơnthuầnhyvọngrằngnhờlờđiántử,cáichếtbằngcáchnàođósẽbịđìnhhoãn.Cácdấuhiệucủacáichếtcóởkhắpmọinơi,chỉchờđượcgiảimật,nếunhưtôikhôngbịđờđẫnbởisựvôtrimànỗiđauđãghimvàomình.

15.Nạnnhâncủamộttìnhyêuđãchếtngàycàngkémkhảnăngđịnh

vịnhữngchiếnlượcmangbảnsắcđểlàmhồisinhthithểtìnhyêuấy.Vàongaylúcmọithứvẫncóthểđượccứuvãnnếukhéoléo,dolosợvàbởivậyđểmấtbảnsắc,tôitrởnênhoàinhớ.CàngcảmthấyChloebịkéoraxa,tôicàngcốgắngkéocôtrởlạiquasựlặplạimùquángcácyếutốđãgắnkếtchúngtôitrongquákhứ.Tôitiếptụcvớinụhôn,vàtrongmấytuầnsauđó,khăngkhăngđòiquaylạinhữngrạpphimvànhàhàngnơichúngtôiđãcónhững buổi tối vui thú cùng nhau, tôi kể lại những chuyện đã làm cả haicùngcười,tôithửlạinhữngtưthếhaicơthểtừngcólúcquấnquýt.

1Tôiđã tìmniềmnhẹnhõmtrongsự thân thuộccủa thứngônngữtrongnhàcủahaiđứa,ngônngữtừngđượcdùngđểlàmdịunhữngxungđộttrướcđây,mộtchuyệncườinhằmthônghiểuvànhờđólàmnhữngbấpbênhnhấtthờicủatìnhyêutrởthànhvôhại.

“Hômnay em có gì không ổnư?”một sáng tôi hỏi khiVenustrôngtáinhợtvàbuồnbãynhưtôi.

“Hômnayư?”

“Phải,hômnay,cógìkhôngổnư?”

“Không,saothế,cólýdogìđểkhôngổnư?”

“Anhkhôngnghĩthế.”

“Thếanhhỏilàmgì?”

“Anhkhôngbiết.Bởiemtrôngcóvẻkhônghạnhphúc.”

“Buồnphậnlàmngười.”

“Anhchỉmuốnchiasẻthôi.Tìnhtrạngemhômnayđượcbaonhiêuphầntrăm?”

“Emthựcsựkhôngbiết.”

“Saolạikhông?”

“Emmệt.”

“Cứnóivớianh.”

“Emkhôngthể.”

“Nóiđi,thangmười.Sáuđiểm?Ba?Âmmườihai?Cộnghaimươi?”

“Emkhôngbiết.”

“Đoánđạicoi.”

“Trờiơi,emkhôngbiếtmà,đểchoemyên,chếttiệt!

17.Thứngônngữtrongnhàcũngkhônggiảiquyếtđược,nódầnxalạvớiChloe,hayđúnghơn,côgiảvờquyênnóđểkhôngphảithừanhậnsựchốitừ.Côtừchốiđồnglõatrongngônngữ,côđóngvaingườixalạ,côbắtđầuđọcvịtôitráivớilẽthườngvàtìmranhữngsaisót.TôikhôngthểhiểutạisaonhữngđiềutôinóiratrongquákhứrấthấpdẫnthìlúcnàyđộtnhiênlàmChloecáubẳn.Tôikhôngthểhiểutạisao,khikhônghềthayđổimình,lúcnàytôilạibịbuộctộilàmkhóchịutheotrămnghìncách.Hốthoảng,tôidấn thânvàonỗ lựcnhằmtrở lại thờikỳvàngson, tôi tựhỏi,“Cóđiềugìtrướckiamìnhđãlàmmàbâygiờkhôngnênlàmnữa?”Tôitrởthànhmộtkẻtuânthủtuyệtvọngvớibảnngãquákhứvốntừnglàđốitượngcủatìnhyêu.Nhưngtôiđãkhôngthểnhậnrarằngbảnngãquákhứlúcnàylạilàthứgâychướngmắt,vàbởivậymọiđiềutôiđanglàmchỉcàngđẩynhanhquátrìnhtanrã.

18.Tôitrởthànhkẻkíchđộng,khôngchỉquantâmđếnviệchồiđápmàcònđiquáxahơn thế.Tôimuanhữngcuốn sáchchocô, tôimangáokhoáccủacôđến tiệmgiặtkhô, tôi trả tiềnbữa tối, tôiđềnghịcảhai làmchuyếndulịchđếnParisvàodịpGiángsinhđểkỷniệmngàychúngtôiquennhau.Nhưngkếtquảcủaviệcyêubấtchấptấtcảchỉcóthểlàsựbẽbàng.Côcóthểcáugắtvớitôi,lahét,làmlơ,chọctức,đánhđố,đánhđập,đấmđátôimàtôivẫnsẽkhôngphảnứng,vàbởivậytôitrởnênđángghét.

19.Đếncuốibữaăntôiđãmấthaitiếngchuẩnbị(chủyếumấtthờigianbỡicuộctranhcãikỳlạcủachúngtôivềlịchsửvùngBalkansaukhi

Chloebỗngdưngbảovệchủnghĩadân tộccủangườiSerbia), tôinắmtayChloevàbảocô,“anhchỉmuốnnói,vàanhbiếtđiềunàycảmtính,rằngtuychúng tacãivãnhaunhiềunhư thế, anhvẫn thực sựquan tâmđếnemvàmongmuốnmọi thứgiữachúng ta suôn sẻ.Em là tất cảvới anh, embiếtmà.”

Chloe(ngườiluônđọcnhiềusáchtâmlýphântíchhơntiểuthuyết)nhìntôiđầyhoàinghivàđáp,“bảonày,anhthậttốtkhinóinhưthế,nhưnglờianhnói làmemlolắng;đừngbiếnemthànhmộtbảnngãlýtưởngcủaanhnhưthế.”

20. Mọithứtựthugiảmthànhmộtkịchbảnbihài:mộtmặt,chàngcoinàngnhưmộtthiênthần,mặtkhác,nàngcoitìnhyêucủachàngnhưthứgìđógầngiốngvớibệnhlý.

Chương18

Sựkhủngbốtìnhái

1.Tạisaoemkhôngyêuanh?làmộtcâubấtkhảvấn(mặcdầugâykhó chịu hơn nhiều) cũng giống như Tại sao em yêu anh? Trong cả haitrường hợp, chúng ta đều kháng cự lại việc thiếu sự kiểm soát có ý thứctrongcấutrúcyêuđương,khángcựlạisựthậtrằngtìnhyêuđếnvớichúngtanhưlàmộtmónquá,vìnhữnglýdomàchúngtakhôngbaogiờhoàntoànxácđịnhđượchayhoàntoànđángđượchưởng.Đểcóthểđặtnhữngcâuhỏiấy,chúngtabịbuộcphảixoaytrởgiữamộtbênlàhoàntoànkiêungạo,bênkia làhoàn toànnhúnnhường:Anhđã làmgì để xứngđáng cóđược tìnhyêu?mộttìnhnhânnhúnnhườnghỏi;anhcóthểchẳnglàmgìcả.Anhđãlàmgìđểbịkhướctừtìnhyêu?mộtngườibịphảnbộilêntiếngchốngđối,ngạomạntuyênbốsởhữumộtmónquàhọkhôngbaogiờđánghưởng.Vớicảhaicâuhỏi,ngườiđemtraotìnhyêuchỉcóthểtrảlời:Bởivìanhchínhlàanh–mộtcâu trả lờikhiếnchokẻđượcyêubị treovấtvưởngvàvôđịnhgiữasựyênghùngvànỗithốngkhổ.

2.Tìnhyêucóthểnảysinhtừcáinhìnđầutiên,nhưngnókhôngchếtđivớisựnhanhchóngtươngtự.Chloehẳnlợrằngviệcnóithẳnghaythậmchírờibỏsẽlàhấptấp,rằngchưachắclựachọncủacôdẫnđếnmộtsựthaythếtốthơn.Bởivậyđólàcuộcchiataychậmrãi,mộtsựbồitụtácđộngđểdầndầnnhíchrakhỏikẻđượcyêu.Ngườitasẽthấytộilỗidocảmgiácvềtráchnhiệmcònsótlạiđốivớimộtđốitượngtừngthiêngliêngcaoquý,mộtthứchấtlỏngngọtngàosótlạidướiđáycốccầncóthờigianđểbayhơi.

3.Khimọiquyếtđịnhđềukhókhănthìsẽkhôngcóquyếtđịnhnàocả.Chloequanhco,tôicũngthamgiacùngcôấy(bởilàmsaocómộtquyếtđịnhnàodễchịuchotôi?).Chúngtôi tiếptụcgặpnhauvàngủcùngnhau.Chúng tôi lên kế hoạch thăm thú Paris vào kỳ Giáng sinh, tuy thật lạ làChloevẫntáchmìnhrakhỏichutrình,nhưthểcôđangcónhữngsắpxếpvới

ngườinàokhác–hoặccóthểvìviệcxửlývémáybayluôndễdànghơncácvấnđềđằng sauviệcmuahaykhôngmuachúng.Sựhờhữngcủa côbaohàmcảhyvọng rằngquaviệckhông làmgìcả,ngườikiacó thể raquyếtđịnhthaychocô,rằngquaviệcbàytỏsựthiếuquảquyếtvàchánnảncủacôtrongkhikhông làmgì cả, tôi sẽ sau rốt thựchiệnđộng tháimàchính côcũngmuốn(nhưngquásợnênkhôngdámlàm).

4.Chúngtôibướcvàokỷnguyênkhủngbốtìnhái.

“Cóchuyệngìkhôngổnư?”

“Không,saothế,phảicómớiđượcà?”

“Anhchỉnghĩlàcóthểemmuốnnóivềmộtsốchuyện.”

“Chuyệngì?”

“Chuyệnhaiđứa.”

“Chuyệncủaanhthìcó,”Chloegắt.

“Không,ýanhlàchuyệnhaiđứa.”

“Haiđứathìsaonào?

“Thựcsựanhkhôngbiết.ChỉlàmộtcảmgiácanhcótừkhoảnggiữathángChín,chúngtakhôngthựcsựgiaotiếpvớinhau.Giốngnhưcómộtbứctườnggiữahaiđứavàemtừchốithừanhậnđiềuđó.”

“Emkhôngthấybứctườngnàocả.”

“Ýanhlànhưthế.Thậmchíemcònkhôngthừanhậnlàemđangkhôngthừanhậncáigìnữacơ.”

“Cáigìlàcáigì?”

5.Khimộtngườiđãbắtđầumấtsựquantâm,rõràngngườikiahầunhưchẳngthểlàmgìđểngănchặnquátrình.Giốngnhưkhiquyếnrũ,sựrútluicũnglàmtổnthươngbêndướilớpmàncủasựdèdặt.Thậtkhóthảoluận

vềnhữnggãyvỡ tronggiao tiếp, trừ khi cả hai đều có khaokhát thấy nóphụchồi.Điềunàyđặtkẻđangyêuvàomộttìnhthếhiểmnghèo.Cuộcđốithoạitrungthựcdườngnhưchỉtạorasựcáubẳnvàbópngạttìnhyêutrongnỗlựclàmhổisinhnó.Dadiếtnàinỉngườikiatrởlạibằngbấtcứgiánào,kẻđangyêucóthểlấnsânsangsựkhủngbốtìnháilúcnàokhôngbiết,mộtsản phẩm của những tình huống không thể cải hồi, bằngmột loạt nhữngngónnghề(sưngsỉa,ghentuông,tộilỗi)nhằmbuộcngườikiatraolạitìnhyêu, bằng cáchbùngnổ (nhữnghàngnướcmắt, cơn thịnhnộhay saođó)trướcmặtngườiấy.Mộttìnhnhâncótínhkhủngbốdẫubiếtrằngtrênthựctếanhtakhôngthểhyvọngthấytìnhyêucủamìnhđượchoàntrả,nhưngsựphùphiếmcủathứgìđókhôngphảilúcnào(chẳnghạntrongtìnhyêuhaychính trị) cũng là lập luậnđầyđặn chống lại nó.Một sốđiềuđượcnói rakhôngphảivìchúngsẽđượcnghe,màbởivìviệcnóiralàquantrọng.

6.Khicuộcđốithoạitrongchínhtrịkhôngthểhóagiảimộtmốibấtbình, người bị hại trong tuyệt vọng có thể viện đến hành động khủng bố,bằngvũlựchòngkhai thácsựnhượngbộcủađốiphươngmàmìnhkhôngthểthuđượctronghòabình.Sựkhủngbốchínhtrịphátsinhtừnhữngtìnhhuốngkhóachết,làhànhbaohàmnhucầucủamộtbênhànhđộngvớisuynghĩ(cóýthứchoặcbánýthức)rằnghànhđộngấykhôngnhằmđạtđượcmục đích mong muốn – và nếu có bất cứ động tác nào, sẽ chỉ làm đốiphươngtránhxahơnvịtrímongmuốn.Đặctínhtiêucựccủahànhvikhủngbốtiếtlộmọidấuhiệucủacơnthịnhnộtrẻcon,trongnỗibấtlựckhiđốimặtmộtkẻthùmạnhhơn.

7.Vào tháng Năm 1972, ba thành viên của Hồng quân Nhật BảnđượcMặt trậnBìnhdânGiảiphóngPalestine (PFLP)cungcấpvũkhí, tàiliệu,quântài,đápxuốngtrênmộtchuyếnbayđượclênlịchtrướcởsânbayLod,gầnTelAviv.Họxuốngmáybay,đitheocáchànhkháchvàonhàga,vàkhibướcchânvàobên trong, rútsúngmáyvà lựuđạnrakhỏi túixáchtay.Họbắtđầunãđạnvàođámđôngkhôngchừamộtai,sáthạihaimươitưngườivàlàmbịthươngbảyngườikháctrwocskhibịlựclượnganninhhạgục. Thứ sát nhân lòmổ đó liệu có can hệ gì đến lý do tự trị của ngườiPalestine?Nhữngkẻsátnhânkhônglàmtăngtốctiếntrìnhhòabình,chúngchỉ củngcốýkiến củaquầnchúng Israel là chống lại lý tưởngcủangườiPalestine,vàcuốicùng,nhưđểlốbịchhóabọnkhủngbố,hóaraphầnđôngnạnnhânthậmchíkhôngphảingườiIsraelmàthuộcvềmộtđảngpháiKitô

giáongườiPuertoRicođangtrênđườnghànhhươngđếnJerusalem.Tuyvậyngườitavẫntìmthấylờibiệnminhchohànhđộngnàyvớilýdokhác,làcầnthiếtphảilàmhanhthôngnỗibấtmãnkhimàcuộcđốithoạikhônggặtháiđượckếtquảnào.

8.CảhaichúngtôichỉcóthểdànhmộtdịpcuốituầnởParis,bởivậychúngtôiđichuyếnbaycuốicùngtừHeathrowvàothứSáu,vàdựtínhquaylại muộn vào Chủ nhật.Mặc dù đi đến Pháp để ănmừng ngày kỷ niệm,chuyếnđigiốngnhưđưađám.KhimáybayhạcánhxuốngParis,nhàgasânbaytốimịtvàvắngvẻ.Trờibắtđầuđổtuyếtvànhữngcơngiórétbuốtlồnglộngthổi.Sốhànhkháchcònnhiềuhơntaxi,nênrốtcuộcchúngtôiđicùngxe vớimột phụ nữ vừa gặp ở quầy kiểm soát hộ chiếu,một luật sư đi từLondonđếnParisđểdựhộinghị.Mặcdùcôtahấpdẫn, tôikhôngcótâmtrạngnàođểýđếncô,nhưngtuyvậyvẫnđongđưavớicôtrênđườngvàotrungtâmthànhphố.KhiChloetìmcáchthamgiacuộctròchuyện,tôicắtlờiChloebằngmộtnhậnxétchỉnhắmriêng(vàđầylẳnglơ)đếnngườiphụnữấy.Nhưngđểthànhcôngtrongviệcmưucầughentuôngcònphụthuộcvà một yếu tố quan trọng: liệu đối tượng mục tiêuó màng quan tâm haykhông.Bởivậykhơigợi lòngghentuôngbằngcáchkhủngbốluônlàmộttròmayrủi:tôicóthểđixađếnmứcnàođểkhiếnChloeghentuông?Nếucôấykhôngphảnứngthìsao?Phảichăngcôấychỉchegiấulòngghentuôngđểlàmlộtẩytròmèocủatôi(giốngcácchínhtrịgiaxuấthiệntrêntruyềnhìnhvàtuyênbốhọlãnhđạmthếnàovớinguycơkhủngbố),haycôấythậtlòngkhôngmàngđến,tôikhônghaybiết.Nhưngchắcchắnmộtđiều,Chloekhôngmangđếnchotôimộtphảnứngghentuông,vàcònhàilònghơn,khichúngtôiđặtchânvàophòngmìnhtrongmộtkháchsạnnhỏởRueJacob,cólẽhồhởibởisuynghĩrằngsaurốt,tôiđãcóthểvượtquahìnhbóngcôấy.

9.Bọnkhủngbốđặtcượcbằngcáchgiảđịnhrằngcáchànhđộngcủachúngsẽchothấyđủđộkhiếphoảngđểcóđượcmộtthứmặtcảquyềnlực.CócâuchuyệnvềmộtdoanhnhânÝgiàucó,chiềunọ,nhậnđượccúđiệnthoạiđếnvănphòngtừmộtnhómkhủngbố,bảoôngtarằngchúngđãbắtcóccongáiútcủaông.Chúngđòimộtmóntiềnchuộckhổnglồ,vàđedọanếuông takhông trả, congáiông sẽkhôngbaogiờ thấy lại ánhmặt trời.Nhưngvịdoanhnhân thảnnhiênđáp rằng,nếu chúnggiết đứabé, ông sẽbiếtơnchúnglắm.Ôngmệtmỏigiảithíchrằngmìnhcómườiđứacon,vàtấtcảchúngđềulànỗithấtvọnglớnlaovàgiantruânlớnlaovớiông,tốn

cơmtốnvảivà làkếtquảkhôngmaycủachỉvài lầnrángsứctrêngiườngtrướcđâycủaông.Ôngsẽkhôngtrảtiềnchuộc,vàbọnchúngcómuốngiếtđứabéthìtùy.Vàsauthôngđiệpthẳngthừng,vịdoanhnhândậpmáy.Vàigiờsau,côbéđượcthả.

10.Sánghômsaukhi chúng tôi tỉnhdậy, tuyếtvẫn rơi, nhưng trờikhôngđủlạnhđểtuyếtvónlại,nênvỉahèbắtđầuchảynhêuthứnướcbùn,nâubên dưới bầu trời xámxịt.Chúng tôi quyết định thamquanBảo tàngOrsaysaubữasáng,vàdựđịnhbuổichiềuđixemphim.TôivừađóngcửaphòngkháchsạnthìChloecộccằnhỏitôi,“Anhcócầmchìakhóakhông?”

“Không,”tôiđáp,“mớinãyembảoemcầmmà.”

“Làmgìcó.Không,emkhôngcầm,”Chloenói,“emcómangchìakhóađâu.Anhnhốthaiđứaluônrồi.”

“Anhkhôngnhốtmìnhởngoài.Anhdậpcửavìanhnghĩemmangchìakhóa,bởianhkhôngthấyởchỗlúcnãyanhđể.”

“Anhngớngẩn thật, vì emcũngkhôngmang chìa nênmìnhbịnhốtrồi–nhờanhđấyạ.”

“Nhờanh!Trờiđấtạ,emđừngđổlỗichoanhnữavìemmớilàngườiquênchìakhóa.”

“Emchẳngliênquangìđếnchìakhóacả.”

Ngaylúcđó,Chloequaysangthangmáy,và(vớisựđúnglúcynhư trong tiểu thuyết) chiếc chìa khóa phòng rơi từ túi áo choàng của côxuốngtấmthảmkháchsạnmàuhạtdẻ.

“Ấychết,emxin lỗi.Chậc, thì ranãygiờ trong túiem,”Chloenói.

Nhưngtôiquyếtđịnhkhôngdễdàngtha thứchocô,vàgắt lên,“Vậyđấy,”vàquaysangcầu thangbộ, lặng lẽvàkịch tính,Chloegọivớisaulưng,“Đợiđã,anhđừngngỡngẩnthếchứ,anhđiđâu?Emnóixinlỗirồimà.”

11.Một sựhờndỗikhủngbố thànhcông (mang tínhcấu trúc)hẳnđượcgâynênbằngnhữnghànhđộngsai,tuynhỏ,từphíakẻgâytội,tuyvậylạiđượcđánhdấubằngsựbấttươngxứnggiữalờinhụcmạgiángxuốngvàsựhờndỗinảyra,gâynênđòntrừngphạtmangtheochútítliênhệđếnsựkhốcliệtcủatộilỗibanđầu–vàđólàsựtrừngphạtkhôngthểdễdàngđượcgiảiquyếtbằngnhữngkênhthôngthường.TôiđãđợihờndỗiChloetừlâu,nhưngbắtđầusưngsỉakhingười tachưalàmsaiđiềugì theobấtcứcáchxácđịnhnào lại gâyphản tác dụng, bởi cómộtmối nguy là người kia sẽkhôngđểývàthếlàtộilỗisẽkhôngnảynởđược.>

12.TôicóthểlahétChloetrongchốclát,côhétlạivớitôi,vàtrậncãivãcủachúngtôivềchiếcchìakhóaphòngsẽkhôngthểtựchữalành.Vềcơbản,mọisựhờndỗiđềunằmởmộtđiềusaiquấycóthểđượctrỏđếnvàbiếnmất lập tức,nhưng thayvàođónó lạiđượcngườibị tổn thươngnắmchốtvàđềdànhchosựkíchnổvềsauvàđauđớnhơn.Việctrìhoãnnhữnglờigiảithíchkhiếnchonỗibấtbìnhmangmộtsứcnặngmàchúngsẽthiếunếunhưvấnđềđượcgiảiquyếtngaykhinảysinh.Bộclộsựgiậndữngaykhimột tội lỗidiễnra làđiềurộnglượngnhấtngười tacóthểlàm,bởinócứu kẻ gây tội khỏi sự đâm chồi tội lỗi và sự cần thiết phải xoa dịu đốiphươngtrongpháođàicủaanhtahaycôta.TôikhôngaoướclàmchoChloemộtđiềunhưthế,nêntôibướcrakhỏikháchsạnmộtmìnhvàđiđếnSaint-Germain,ởđótôilangthangtừhiệusáchnàysanghiệusáchkhácsuốthaitiếngđồnghồ.Rồithayvìtrởvềkháchsạnvàđểlạimộttinnhắn,tôiăntrưamộtmìnhởmộtnhàhàngrồiđixemliềnmộtlúchaibộphim,cuốicùngtrởvềkháchsạnlúcbảygiờtối.

13.Điểmmấuchốtcủahànhvikhủngbốnằmởchỗnóđượcđưarachủyếuđểgâysựchúý,mộthìnhthứcchiếntranhtâmlývớicácmụctiêu(vídụviệctạoramộtnhànướcPalestine)chẳngliênquanđếncáckỹthuậtquânsự(việckhaihỏaởkhoangđợisânbayLod).Cómộtsựkhôngthốngnhấtgiữaphươngtiệnvàmụcđích,vàsựhờndỗiđượcdùngđểchứngminhmộtđiềutươngđốikhôngcanhệđếnbảnthânviệchờndỗi–anhnổigiậnvớiemvìbuộctộianhlàmmấtchìakhóatượngtrưngchothôngđiệptotáthơn(nhưngkhôngthểnóira)rằnganhnổigiậnvớiemvìkhôngcònyêuanhnữa.

14.Chloe không phải người cục súc, và bất kể tôi có luận tội gì

chăngnữa,côấycũngcókhuynhhướng tự tráchmình.Côđã tìmcáchđitheo tôi đến Saint-Germain nhưng lạc tôi giữa đám đông. Cô đã quay vềkhách sạn, đợi một lúc rồi đi đến bảo tàng Orsay. Khi cuối cùng trở vềphòng,tôithấycôđangnằmtrêngiường,nhưngchẳngnóichẳngrằng,tôiđithẳngvàonhàtắmvàtắmthậtlâ>

15.Kẻhờndỗilàmộtsinhvậtphứctạp,đưatanhữngthôngđiệpcótínhnhậpnhằngsâusắc,gàolêncầucứuvàcầusựchúý,trongkhicùnglúctừchốinếuđượcngườikiađưara,muốnđượcngườikiahiểumàkhôngcầnphảinóira.Chloehỏitôicóthathứchocôkhông,nóirằngcôghétđểnhữngtrậncãivãnằmchỏngchơchẳngaigiảiquyếtvàmuốnchúngtôicómộtdịpkỷniệmdễchịuvàotốihômđó.Tôichẳngnóigì.Khôngthểbàytỏcơngiậndữcủamìnhvớitoànbộthangđộ(mộtcơngiậnchẳngliênquangìđếncáichìa khóa), càng lúc tôi càng trởnênvô lý.Tại sao tôi chẳng thểnàonóiđượcýmình?Bởivìtôiephảinóiralờithanphiềnthựcsựcủamình:rằngChloeđãngưngyêutôi.Nỗiđaucủatôikhôngthểbàytỏvàchẳngmấycanhệđếnchiếcchìakhóabịbỏquên,đếnnỗitôisẽtrôngnhưmộtthằngđầnnếunóirađiềuấyvàolúcnày.Bởivậytôicốnéngiận.Khôngthểnóitrựctiếpýmình,tôiviệnđếnthứýnghĩabiểutượng,nửahyvọng,nửaesợrằngbiểutượngấysẽbịgiảimã.

16.Sau khi tôi tắmxong, cuối cùng chúng tôi cũng làmhòa trongnghiáncáichìakhóa,vàđiăntốiởmộtnhàhàngtrênÎledelaCité.Cảhaiđều hòa nhã hết mức có thể, cố gắng tránh gây căng thẳng, tán dóc trênnhững lãnhđịa trung tínhvềsách,phim,vàcác thànhphốgiàucó.Ngườingoài(chẳnghạncậubồibàn)cóthểtrôngchúngtôinhưmộtcặpđôithựcsự hạnh phúc – và sự khủng bố tình ái đã lập nênmột chiến thẳng quantrọng.

17.Tuyvậynhữngkẻkhủngbố thông thườngcómột lợi thế riêngbiệtsovớikẻkhủngbốtìnhái,đólànhucầucủahọ(mặcdùtháiquá)khôngbaohàmthứnhucầutháiquánhất,nhucầuđượcyêu.TôibiếtthứhạnhphúcchúngtôitậnhưởngtốihômấyởParischỉlàảotưởng,bởitìnhyêuChloebộlộkhôngđượcđưaratựnguyện.Đólàthứtìnhyêucủamộtphụnữcảmthấytộilỗibởisựthậtrằngcôkhôngcònyêu,nhưngvẫncốthểhiệnlòngchungthủy(đểtựthuyếtphụcvàthuyếtphụcngườitình).Tuyvậyđókhôngphảibuổitốihạnhphúcvớitôi:sựhờndỗicủatôiđãvậnhànhnhưngkhông

pháthuytácdụng

18.Mặcdầunhữngkẻkhủngbố thông thườngcó thể thỉnh thoảngbuộccácchínhphủphảinhượngbộbằngcáchchonổtungcáctòanhàhaysáthạihọcsinh,nhữngkẻkhủngbốtìnháilạirơivàonỗithấtvọngbởimộtsựkhôngnhấtquánnềntảngtrongcáchtiếpcậncủahọ.Emphảiyêuanh,mộtkẻkhủngbốtìnháinói,anhsẽbuộcemphảiyêuanhbằngcáchgiậnlẫyvớiemhoặclàmemghentuông,nhưngsauđólạiđếnmộtnghịchlý:nếutìnhyêuđượchồiđáp,nóngaylậptứcbịxemlàsaisót,vàkẻkhủngbốtìnháiphảigiảithích,nếuanhchỉbuộcemyêuanh,thìanhkhôngthểchấpnhậntìnhyêunàyvìnókhôngđượctraotựnguyện.Khủngbốtìnháilàmộtđòihỏiphủnhậnchínhnótrongquátrìnhthựcthi,đưakẻkhủngbốđốimặtvớimộthiệnthựckhôngdễchịugì-ấylàkhôngthểphanhlạisựcáochungcủatìnhyêu.

19.Khichúngtôibướctrởvềkháchsạn,Chloeđúttaycôvàotúiáochoàngtôivàhônlênmátôi.Tôikhôngđáplạinụhôncủacô,khôngphảivìnụhônkhônglàcáikếtđượcaoướcnhấtchomộtngàytệhại,màchỉvìtôikhông còn cảm thấy nụ hôn củaChloe là chân thành. Tôi đã đánhmất ýmuốnépbuộctìnhyêuvàotaymộtngườinhậnkhôngbằnlòng.

Chương19

BênngoàiThiệnvàÁc

1.Chập tối Chủ nhật, Chloe và tôi ngồi ở hạng ghế thường trongchuyếnbaycủaBritishAirways,trênđườngtừParisvềlạiLondon.Chúngtôi vừa băng qua bờ biểnNormandy, nơi lớpmâymùmùa đông xám xịtnhường chỗ cho khung cảnh mặt nước trong xanh óng ánh liền một dải.Căng thẳngvàkhông thể tập trungvàoviệcgì, tôicứcọcựa trênghế.Cóđiềugìđókhiếphãitrongchuyếnbay,tiếngnềnđộngcơđềuđặntừngchặp,nộithấtxámtĩnhlặngvànụcườithươngmạicủacáctiếpviênhàngkhông.Mộtxeđẩychởthứcuốngvàđồănnhẹđidọchànhlang,vàmặcdùtôivừađóivừakhát,hìnhảnhđólàmdấylêntrongtôimộtcơnbuồnnônmơhồlàthứcănsắpđượcmangra.

2.Chloe vẫn nghe nhạc với chiếcWalkman trong khi lơmơ ngủ,nhưnglúcnàycôđãrút taingheravànhìnchằmchằmvớiđôimắtmởtongấnnướcvàochiếcghếtrướcmặt.

“Emcósaokhông?”tôiihoir.

Cómộtsựimlặng,nhưthểcôkhôngnghethấy.Rồicônói.

“Anhquátốtvớiem,”cônói.

“Saocơ?”tôinói.

“Anhquátốtvớiem.”

“Cáigì?Màtạisao?”

“Vìthựcsựlàvậy.”

“Emnóivậyđểlàmgì,Chloe?”

“Emkhôngbiết.”

“Nếucóbấtcứgìxảyra,anhluônlàkẻxoaymọithứmòngmòng.Emluônlàngườisẵnsángrataykhicóvấnđề,emchỉđangtựtráchmìnhvề...”

“Suỵt,thôi,đừngnóinữa,”Chloenói,quayđầurachỗkhác.

“Tạisao?”

“BởivìemđangquenWill.”

“Em sao cơ?”" align="justify">“Em đang quenWill, đượcchưa?”

“Cáigì?Quennghĩalàsao?ĐangquenWillư?”

“Trờiạ,emđãlêngiườngvớiWill.”

“Quýcôcómuốnthứcuốnghayđồănnhẹkhôngạ?”cônữtiếpviênhỏi,chọnđúnglúcđểgiớithiệucácsảnphẩmcủamình.

“Không,cảmơnchị.”

“Chịkhôngcầngìạ?”

“Không,tôiổn.”

“Quýanhthìsaoạ?”

“Khôngcảmơn,khôngcógì.”

3.Chloebắtđầukhóc.

“Anhkhôngthểtinđiềunày.Chỉlàanhkhôngthểtinđược.Hãybảoanhđó là tròđùa,một tròđùakhủngkhiếp, tệhại, chuyệnemđã lêngiườngvớiWill.Khinào?Nhưthếnào?Làmthếnàoemcóthể?”

“ÔiChúaơi,emrấtxinlỗi,emthựcsự.Emxinlỗi,nhưngmà...Em...Emxinlỗi...”

Chloekhóclớn,côkhôngthểnói.Hànglệlăndàitrênkhuônmặtcô,mũicôsụtsịt,toànbộcơthểcôrunglêntừngcơn,hơithởcônghẽnlạirồigiật từngđợt.Cô trông thật tội, ngay lúcđó tôiquêncảđiềuvừaphátgiác,chỉlàmsaođểnướcmắtcôthôichảy.

Chloe,đừngkhócem,ổnthôimà.Bọnmìnhcóthểnóichuyện.Tidgeơi,lấykhănmùixoađiem.Sẽổnthôi,sẽổnmà,anhhứa...”

“ÔiChúa,emrấtxin lỗi,emxin lỗi,anhkhôngđángphảinhậnđiềunày,thựcsựlàkhông.”

SựsuysụpcủaChloetạmthờilàmdịuđigánhnặngcủasựphảnbội.Nướcmắtcôđưađếnsựânxátrongthoángchốctừphíatôi.Tínhmỉamaicủahoàncảnhvẫnkhôngnguôi trong tôi,mộtngười tìnhanủingườianhtayêuvìnỗithấtvọngmàviệcphảnbộianhđãgâyrachocôấy.

4.Nhữnghàngnướcmắthẳnđãnhấnchìmtấtcảhànhkháchvàdìmtoànbộcontàubaynếunhưcơtrưởngkhôngchuẩnbịtiếpđấtngaysaukhicôvừakhóc.NógiốngnhưmộttrậnLụt,mộtđạihồngthủycủanỗibuồnởcảhaiphía,sựkhôngthểtránhđượcvàsựtànđộccủanhữnggìđangdiễnra:đơngiảnlàtìnhyêukhôngvậnhành,nósẽphảikếtthúc.Mọithứtrởnêncôđộchơn,trầntrụihơntrongkhungcảnhkỹnghệcủakhoangmáybay,vớiánhmắtdòmngócủacácnữtiếpviênnhưtrongbuồngbệnh,vớicáchànhkháchđicùngnhìnchămchămvớiniềmhảhêthiểncậnmàngườikháccảmthấytrướcnhữngcơnkhủnghoảngcảmxúccủangườilạ.

5.Khimáy bay xé toangmànmây, tôi thử tưởng tượngmột viễncảnh:mộtgiaiđoạncuộcsốnghungbạotiếnđếnmộthồikết,vàtôichẳngthể làmgìđể thay thếnó,chỉ làmộtsự trốngvắngđángsợ.Chúng tôihyvọngquý vị tậnhưởngquãng thờigianởLondon, và sẽ sớmquay lại vớihãngchúngtôi.Sớmbaytrởlại,nhưngtôicóđượcsớmsốngcuộcđờitrởlạikhông?Tôighentịtrướcnhữnggiảđịnhcủangườikhác,vềsựantoàncủanhữngcuộcđờivàkếhoạchcốđịnh,đểcó thểbay trở lại sớm.Kể từgiờphútnàycuộcđờicónghĩalýgì?Mặcdùchúngtôitiếptụcnắmtay,tôibiếtChloevàtôisẽxemthểxáccủanhautrởnênxalạnhưthếnào.Nhữngbứctườngsẽđượcdựnglên,sựchiacắtđượcđịnhchếhóa,tôisẽsángsủa,hòanhã,đeomặtnạ,vậnđồkinhdoanh,goimónxa lát trongmộtnhàhàng–khôngthểchạmvàonhữnggìmàchỉlúcnàytôimớicóthểbộclộ,vởkịch

hoàntoànđầychấtconngười,vớisựtrầntrụi,tínhphụthuộc,thứmấtmátkhôngthểthayđổi.Chúngtôisẽgiốngnhưkhángiảvừaxemxongmộtvởkịchđauthắtruộtgannhưngkhôngthểbàytỏbấtcứgì thuộcvềcảmxúcbêntronghọ,chỉcó thểđibar tìmmộtmónuống,biếtrằngcònnhiềuthứhơn thế nhưng không thể chạmvào.Mặc dù ấy là nỗi thống khổ, tôi vẫnthíchkhoảnhkhắcnàyhơnnhữnggìsẽđến,nhữnggiờngồilạimộtmìnhtualạinói, tựtráchbảnthânvàtráchcô, tìmcáchcấutrúcmộttươnglai,mộtcâuchuyệnthaythế,giốngnhưmộtngườiviếtkịchmùmờkhôngbiếtlàmgìvớicácnhânvậtcủaanhta(đợiđếncuốithìgiếttấtcảhọ...).TấtcảđiềuđódiễnrachođếnkhimáybaychạmxuốngmặtđườngnhựaởHeathrow,độngcơbắtđầuquaylui,vàmáybaychậytrênđườngbăngvềphíanhàga,nơicáckiệnhànhlýđượcđổvàotrongsảnhditrú.VàolúcChloevàtôiđãthugomxonghànhlývàđiquacửahảiquan,mỗiquanhệvềhìnhthứclàchấmdứt.Chúngtôicóthểvẫnlàbạntốt,cóthểcốkhôngkhóc,cốkhôngcảmthấymìnhlànạnnhânhaykẻhànhquyết.

6.Hai ngày trôi qua, đờđẫn.Việcgặpphảimột biến cốvàkhôngcảmthấygì-theocáchnóihiệnđại,nghĩalàbiếncốdóhẳnphảithựcsựnặngnề.Thếlàmộtsáng,tôinhậnđượcmộtláthưtaytừChloe,nétchữđenthânquencủacôtrảidàihaitờgiấymàukem:

Emxinlỗikhithểhiệnsựrốiloạntrướcmặtanh,emxinlỗivìđãhủyhoạichuyếnđiPariscủabọnmình,emxinlỗivìsựkịchtínhkhôngthểtránhđượccủanó.Emkhôngnghĩmộtlầnnữaemsẽkhócnhiềunhưemđãkhóctrênchiếcmáybaytệmạtđó,haylàbịxétoangbởicảmxúccủamìnhnhư vậy. Anh quá tốt với em, điều đó càng làm em khóc nhiều hơn nữa,nhữngngườiđànôngkháchẳnsẽbảoemđichếtđi,nhưnganhthìkhông,vàchínhđiềuđókhiếnchuyệnnàythậtquákhókhăn.

Ởsânga,anhđãhỏilàmsaoemcóthểkhócmàvẫnkiênquyếtnhưvậy.Anhphảihiểurằng,emkhócbởivìembiếtchuyệnnàykhôngthểtiếptục,vàtuyvậyvẫncònquánhiềuđiềugiữemlạivớianh.Emnhậnramìnhkhông thể tiếp tục từ chối trao choanh thứ tình yêuanhđángđượchưởng,nhưngcàngngàyemcàngkhôngthểtraonóanh.Điềuđósẽkhôngcôngbằng,sẽhủyhoạicảhai.

Emsẽkhôngbaogiờcóthểviếtđượcláthưemthựcsựmuốnviếtchoanh.Đâykhôngphảiláthưemviếtchoanhtrongđầytrongmấyngày

qua.Emướcmìnhcóthểvẽchoanhmộtbứctranh,việchànhvănđốivớiemkhókhănhơnnhiều.Dườngnhưemkhôngthểnóiđượcđiềumìnhmuốnnói,emchỉhyvọnganhsẽlấpvàonhữngchỗtrống.

Emsẽnhớanh,khônggìcóthểlấyđinhữnggìchúngtađãchiasẻ.Emyêubiếtmấynhữngthángngàychúngmìnhởbênnhau.Nódườngnhư làmột tổ hợp siêu thực của những thứ, bữa sáng, bữa trưa, cú điệnthoạivàogiữatrưa,nhữngkhuyaởElectric,dạobộởKensingtonGardens.Emkhôngmuốnbấtcứgìhủyhoạichúng.Khi taởtrongtìnhyêu,vấnđềkhôngphảikhoảngthờigian,màlàmọithứtacảmthấyvàđãlàmtrởnênngàycàngsâusắc.Vớiem,đólàmộttrongsốítlầnmàcuộcsốngcủaemkhôngởnơinàokhác.Anhsẽluônlàdấuấnđẹpvớiem,emsẽkhôngbaogiờquênemthíchđượctỉnhdậyvàthấyanhbêncạnhnhưthếnào.Emchỉđơngiản là khôngmuốn tiếp tục làm tổn thươnganh.Emkhông thể chịuđượcviệcmọithứdầntrởnênnhạtnhòa.

Emkhôngbiếtmìnhsẽđiđếnđâu.CólẽemsẽdànhítthờigianchomìnhvàoGiángsinhhoặcởcùngbốmẹ.WillsẽđếnCaliforrniasớm,nênbọnemsẽgặpnhau.Đừngthiếucôngbằng,đừngtráchanhấy.Anhấyrấtthíchanhvàtôntrọnganhvôcùng.Anhấychỉlàmộttriệuchứng,khôngphảinguyênnhâncủanhữnggìđãxảyra.Thalỗichoemvìláthưrốirắmnày,sựloạnngôncólẽcũnglàlờinhắcnhởvềcáchứngxửkhiemởcùnganh.Thathứchoem,anhquátốtđốivớiem.Emhyvọngchúngtacóthểlàbạn.Yêuanh...

7.Lá thưkhôngmangđến sựnguôingoainào,màchỉ có lời nhắcnhở.Tôinhậnrangữđiệuvàgiọngđiệutronglờinóicủacô,mangcùngnóhìnhảnhkhuônmặtcô,mùilàndacô–vàvếtthươngtôiđãchịuđựng.Tôirơinướcmắtởđoạnkếtláthư,hoàncảnhđượcxácnhận,phântích,chuyểnsang thì quákhứ.Tôi có thể cảm thấynhữnghoàinghivà sựnhậpnhằngtrongcâucúcủacô,nhưngthôngđiệpthìxácquyết.Chuyệnđãkết,côxinlỗi vì nó đã kết, nhưng tình yêu đã được ghi nhận.Và cuốimối quan hệ,ngườikhôngcònyêulạilàkẻthốtlênnhữnglờinhạycảm.Tôibịlấnácảmgiácphảnbội,phảnbộivìmộthiệphộitôiđầutưvàoquánhiềuđãtuyênđãtuyênbốphásảnmàkhôngcầnbiếtcảmxúccủatôirasao.Chloedãkhôngcho nómột cơ hội, tôi tranh cãi với chínhmình, hiểu rõ sự vô vọng củanhữngphiêntòanộitâmđangđưaranhữngphánquyếtrỗngtuếchvàolúcbốngiờrưỡisáng.Mặcdùkhôngcóhợpđồngnàomàchỉ làkhếướccủa

contim,tôivẫnđaunhóibởisựkhôngchungthủycủaChloe,bởisựdịbiệtđứctin,bởiđêmcôngủvớingườiđànôngkhác.Vềmặtđạođức,làmsaođiềuấycóthểđượcphépxảyra?

8.Hóara,sự từchối trongtìnhyêuthườngđượcđóngkhungtrongngônngữđạođức,ngônngữcủađúngvàsai, thiệnvàác,như thểviệc từchốihaykhôngtừchối,yêunhaukhônglàthứgìđóvốnthuộcvềmộtnhánhcủađạođứchọc.Hóara,ngườitừchốithườngbịdánnhãnác,vàkẻbịtừchốisẽhiệnthânchocáithiện.DườngnhưtronghànhvicủaChloevàcủatôiđềucógìđóliênquanđếntháiđộđạođứcnày.Bằngsựtừchốicủacô,Chloeđãđánhđồngkhảnăngkhôngthểyêucủacôvớicáiác,vàtìnhyêucủatôidànhchocônhưlàbằngchứngcủatìnhthiện–bởivậycôđiđếnkếtluận,dựatrênmộtđiềuđơngiảnlàtôivẫncònkhaokhátcô,rằngtôi“quátốt”đốivớicô.Giảsửcônghĩsaonóivậyvàkhôngchỉtỏralịchsự,Chloeđãđưaraluậnđiểmđạođứcrằngcôkhôngquátốtđốivớitôi,đơngiảnvìcôđãngừngyêu tôi – cô thấyđiềugì đóđãbiến cô thànhmột người khôngđánggiábằngtôi,mộtkẻvớitấtcảlòngtừtâmcủatráitimanhta,vẫncòncóthểyêucô.

9.Tuyrằngsựtừchốicóthểlàđiềukhôngmay,nhưngliệuchúngtacóthểhoàntoànđánhđồngtìnhthươngyêuvớilòngvịtha,vàsựtừchốivớilòngđộcác,đánhđồngtìnhyêuvớitínhthiệnvàsựdửngdưngvớicáiác?Phảichăng tìnhyêucủa tôidànhchoChloe làcóđạođức, cònviệccô từchốitôilàvôluân?TộilỗitừviệcChloetừchốitôiphụthuộcchủyếuvàomứcđộtìnhyêutôitraođượcxemlàvịthađếnđâu,vìnếuđộngcơvịthathâm nhập vàomón quà của tôi, Chloe hẳn được xem là đã kết thúcmốiquanhệ theocách íchkỷ tươngứng.Từgócđộđó,kết thúccủamối tìnhđượccoinhưsựvachạmgiữahaithôithúcvềcănbảnlàíchkỷ,hơnlàgiữalòngvịthavàvịngã,giữađạođứcvàvôluân.

10. Theo Immanuel Kant, một hành động đạo đức khác với hànhđộngvôluânởchỗnóđượcthựchiệnnhờbổnphận,khôngquantâmtớinỗiđauhaykhoáicảmbaohàm.Tôicưxửcóđạođứcchỉkhinàotôilàmđiềugìđómàkhôngcânnhắcmìnhcóthểthulạiđượcgì,chỉkhinàotôiđượcthôi thúcbởibổnphận. (Nềnmóng củaSiêuhìnhhọcđạođức, ImmanuelKant).Đểbất cứhànhđộngnào là thiện, nókhôngchỉ tuân theo luậtđạođức,mà cònphải được thựchiệnnhândanh luật đạođức.Cáchànhđộng

đượcthựchiệnnhưlàkếtquảcủaýmuốnkhôngthểcoilàcóđạođức,thứtrực tiếpchống lạicáchnhìnvị lợivềđạođứcdựa trên thiênhướng.ĐiềucăncốttronglýthuyếtcủaKantlàđạođứcchỉđượctìmthấytrongđộngcơmàtheođómộthànhđộngđượcthựchiện.Việcyêuaiđólàđạođứcchỉkhinàotìnhyêuđượctraobấtvụlợi,tìnhyêuđóđượctraochỉvìđólàyêu.

11.TôigọiChloelàvôluânbởicôđãtừchốisựđểýcủaaiđóhằngngày vẫn mang cho cô sự thoải mái, động viên, giúp đỡ và yêu thương.Nhưng liệu cô có đáng trách theomột cảm quan đạođức bởi đã hắt hủinhữngthứđó?Việctráchcứlàthíchđángkhichúngtahắthủimộtmónquàđượctraobằngcáigiá làsựhysinhvôbờ,nhưngnếungười trao tìmthấynhiềukhoáicảmtừviệctraonhưchúngtatìmthấytừviệcnhận,thìtrườnghợpnàycódùngngônngữđạođứcđượckhông?Nếutìnhyêuđượctraochủyếuvìcácđộnglựcíchkỷ(chẳnghạn,đểcólợichomìnhchodùđólàlấyđilợiíchcủangườikhác),ítnhấttheoconmắtKant,nókhôngphảilàmộtmónquàđạođức.LiệutôicótốtđẹphơnChloechỉvìtôiyêucôấy?Tấtnhiênlàkhông,bởivìmặcdùtìnhyêucủatôidànhchocôbaohàmsựysinh,tôitraotình yêu cho cô vì tôi hạnh phúc khi làm thế, tôi không hy sinh bản thânmình, tôiđãhànhđộngchỉvìnótươnghợpquáhoànhảovớinhữngthiênhướngcủatôi,vìnókhôngphảibổnphận.

12.Chúngtôitrảiquathờigianyêunhaugiốngnhưnhữngkẻvịlợi,trêngiườngchúngtôilànhữnghậusinhcủaHobbesvàBentham,chứkhôngphải Plato vàKant. Chúng tôi đưa ra những đánh giá đạo dức dựa trên sthíchchứkhôngphảicácgiátrịtiênnhiệm.GiốngnhưHobbesđãnóitrongquyểnCácyếutốluậtcủaông:

Mọingườiđềuđòihỏinhữnggìlàmhàilòngvàmêmẩnanhta,tốtthôi;vàcáiáclàmanhtabấtmãn:trongkhimỗingườiđềukhácnhauvềtâmkhí,họcũngkhácnhauvềsựphânbiệtgiữathiệnvàác.Cũngkhôngcócáigọilàagathonhaplos,tứclà,tốtđơnthuần…

Cácyếutốluật,ThomasHobbes

13.TôiđãgọiChloelàácbởicôlàmtôi“bấtmãn”,khôngphảivìcôácvềbảnchất.Hệgiátrịcủatôilàsựbiệnmìnhchohoàncảnhhơnlàlờigiải thíchcholỗi lầmcủaChloedựatheomột tiêuchuẩntuyệtđối.Tôiđã

mắcphảilỗicủanhàđạođứchọccổđiển,đượcNietzschephátbiểucôđọng:

Trướctiên,ngườitagọinhữnghànhđộngcánhânlàtốthayxấubấtchấpđộngcơcủachúngmàchỉdựavàonhữngkếtquảhũíchhaygâyhại.Tuyvậy,ngườitasẽsớmquêngốctíchsựmệnhdanhđóvàtinrằngtốtvàxấulàphẩmtínhcốhữutrongbảnthâncáchànhđộng,bấtchâpnhữngkếtquảcủachúng…

Conngười,tấtthảyđềuquángười,FriedrichNietzsche

ThứmanglạichotôikhoáicảmvàđauđớnđãxácđịnhnhãnđạođứctôigánchoChloe.Tôilàmộtkẻrăndạyduyngã,đánhgiáthếgiớivànhữngbổnphậncủacôtheoýthíchcủariêngtôi.Quytắcđạođứccủatôichỉlàsựthuầntúythănghoacủacáckhaokhátcủamình.

14.Ở đỉnh điểm của nỗi tuyệt vọng tự cho là chính đáng, tôi hỏi,“Chẳngphảiquyềncủatôilàđượcyêuvàbổnphậncủacôlàyêutôisao?”TìnhyêucủaChloelàthiếtyếu,sựhiệndiệncủacôbêncạnhtôitrêngiườngcũngquan trọngnhư làsự tựdohayquyềnsống.Nếuchínhphủđảmbảochotôihaithứđó,tạisaohọlạikhôngthểđảmbảochotôiquyềnđượcyêu?Tạisaohlạinhấnmạnhvàoquyềnđượcsốngvàtựdongônluântrongkhitôikhôngmàngquantâmđếnhaithứđó,nếunhưkhôngaicóthểmangchotôiýnghĩacuộcđời?Sốngđểlàmgìnếukhôngcótìnhyêuvàkhôngđượclắngnghe?Tựdolàgìnếunónghĩalàtựdođểbịrờibỏ?

15.Nhưnglàmthếnàomộtngườicóthểmởrộngngônngữvềquyềnlợisangchỗcủatìnhyêu,đểbuộcngười tayêuvìbổnphận?Chẳnglẽđókhôngphảilàmộttuyênngônkháccủathuyếtkhủngbốtìnháihayphátxíttìnháiư?Đạođứcphảicónhữnggiớihạncủanó.ĐólàvấnđềcủaTòaánTốicao,khôngphảicủahànglệgiữađêmmặnchátvàsựchialìacắtđứtcontimcủanhữngkẻduycảmănno,mặcấm,đọcquánhiều.Hóaratôichỉyêumộtcáchíchkỷ,tựphátgiốngnhưmộtkẻvịlợi.Vànếuchủnghĩavịlợichorằngmộthànhđộnglàchínhđángchỉkhinàonósảnsinhrahạnhphúclớnlaonhấtchosốđôngngườinhất,nỗiđaubaohàmtrongviệcyêuChloevàcôlàngườiđượcyêulạichínhlàdấuhiệuchắcchắnnhấtchứngtỏmốiquanhệcủabọntôiđãkhôngchỉtiếntriểnvôđạođức,màcònvôluân.

16.Thật khôngmay khi không thể trách cứ cơn giân dữ.Nỗi đaukhích lệ tôi tìm kiếmkẻ gây tội, nhưng trách nhiệmkhông thể đè lên vaiChloe.Tôinhận raconngườiđứng trongmốiquanhệ tựdophủđịnhvớimộtngườikhác,mangbổnphậnkhônglàmhạingườikhácnăngchắcchắnkhôngbuộcphảiyêuaiđónếunhưhọkhôngmuốn.Mộđứctinnguyênthủylàmtôicảmthấycơngiậndữkhiếntôiphảiđổlỗichoaiđó,nhưngtôinhậnraviệctráchcứchỉcóthểliênquanđếnlựachọn.Ngườitakhôngnổigiậnvớimộtconlừavìnókhôngthểhát,bởithểtạngcủaconlừakhôngbaogiờchonócơhộilàmđiềugìkhácngoàikhịtmũi.Tươngtự,ngườitakhôngthểtráchmộtngườitìnhvìhọyêuhaykhôngyêu,vìđólàvấnđềnằmngoàilựachọnvàtheođólàtráchnhiệmcủahọ-mặcdùđiềukhiếnsựtừchốitrongtìnhyêukhóchịuđựnghơnconlừakhôngbaogiờhátlàviệcngườitatừngthấyngườitìnhcủamìnhyêu.Ngườitakhócóthểtráchconlừakhôngbiếthátvìnókhôngbaogiờhát,nhưngngườitìnhmàtatừngyêu,cólẽchỉmớibannãy,khiếnhiệnthựccủalờituyênbốEmkhôngthểyêuanhthêmnữacàngkhótiêuhóa

17.Sựngạomạncủaviệcmuốnđượcyêuđãphátsinh,chỉlàbâygiờnókhôngđượcbáođáp–tôibịbỏlạimộtmìnhvớinỗikhaokhát,vớisựbấtkhảchốngđỡ,bênngoài luậtđạođức,vôcùng thẳng thừng trongđòihỏi:Yêuanhđi!Nhưngvìlýdogì?Tôichỉcótầmthườngnhưmọingàyvớimộtlýdokhôngđủ:Bởivìanhyêuem…

Chương20

Thuyếtđịnhmệnhtâmlý

1.Mỗikhicóđiềutaihạixảyđến,chúngtathườngnhìnrabênngoàilờigiải thíchmang tínhcănnguyên thường lệđểhiểu tại saochỉcómìnhphảigánhchịusựtrừngphạtkinhkhủng,khóđỡấy.Vàbiếncốcàngtaihại,chúng ta càng có khuynh hướng gán cho nómột tầm quan trọng – kháchquanmànói–nókhôngcó,vàchúngtacàngdễtrượtsâuvàomộtthứthuyếtđịnhmệnhtâmlýhọc.Lúng túngvàmệtmỏibởinỗisầubi, tôinghẹt thởtrướccâuhỏi:“Saolạilàmình?Saolạithếnày?Saolạilúcnày?”Tôilùngsụcquákhứđể tìmnhữngnguyêndo, điềmbáo, lỗi lầm,bất cứgì có thểxemlàlờigiảithíchchovếtthươngtôiđãphảichịu.

2.Tôibịbuộcphảibỏ rơi sự lạcquancủacuộcsống thườngngày.Tôingừngxemtivivàđọcbáo.Tôithườngbỏlàm.Tôitrởnênámảnhbởinhữngthảmhọathiênniênkỷ:nhữngrủirođộngđất,lũlụtvàcúmgiacầm.Tôicảmnhậnđượctínhngănngủicủamọithứ,nhữngảotưởngmàdựatrênđócácnềnvănminhđượcxâydựng.Tôithấytrongniềmhạnhphúcmộtsựkhướctừhiệnthựcđầybạoliệt.Tôinhìnvàokhuônmặtnhữngngườiđilàmvàtựhỏitạisaohọkhôngmàngnghĩtớisựvônghĩacủachínhhọ.Tôihiểunỗiđaucủalịchsử,mộtbảnlưucủasựchémgiếtđượcbaobọcbởinỗihoàinhớđếnnônmửa.Tôicảmthấysựngạomạncủacáckhoahọcgiavàchínhtrịgia,phát thanhviênvànhânviên trạmxăng, sựchảnhchọecủacáckếtoánviênvàngườilàmvườn.Tôiliênhệmìnhvớinhữngkẻbịruồngbỏvĩđại, tôi trởthànhhậusinhcủaCaliban[1]vàDionysus[2],vàtấtcảnhữngaitừngbịsỉvảvìđitìmchânlýmưngmủtrênkhuônmặt.Tómlại,tôigầnnhưmấttrí.

[1.NhânvậtphảndiệntrongvởkịchCơnbão(TheTempest)củaWilliamShakespeare,đạidiệnchosựbấttuân,phảnkháng.]

[2.ThầnrượunhotrongthầnthoạiHyLạp,tượngtrưngcho

cảmxúc,philýtrí,hỗnloạn.]

3.Nhưngtôicólựachọnnàokhác?SựrađicủaChloeđãlàmrungchuyểnlòngtựtincủatôivềmọithứ.Tôicảmthấymìnhđãmấtkhảnăngkiểmsoátsốphậnmìnhvàđãchứngkiếnmộtbảnmệnhnôngnổi,haygiậndỗichiếmlấymình, làmcho tôicười, làmtôicảmthấyan toàn, rồiquăngquậttôivàonhữngtảngđá.Tôilànhânvậttrongmộttựsựmàtôibấtlựckhithayđổithiếtkếtolớncủanó.Tôiânhậnvìtrướcđâymìnhquángạomạntinvàoýchítựdo.

4.Mộtlầnnữatôinghĩvềsốphận,mộtlầnnữatôicảmnhậnđượcbảnchấtgầnnhưthần thánhcủa tìnhyêu.Cảsựđếnvàrađicủanó,điềuđầu tiênquáđẹpđẽ,điều thứhaiquá tànđộc,nhắc tôi rằng tôichỉ làmộtquâncờtrongtròchơicủaCupidvàAphrodite.Bịtrừngphạtcayđắng,tôikhôngbiếtmìnhđãgâyratộilỗigì.Khôngrõmìnhđãlàmđiềugìsaiquấy,tôi tựnhậnmìnhcó lỗi trongmọi thứ.Tôi trăn trở sầubi tìmkiếmnhữngnguyêndo:mọisựxấcláoquaylạiámảnhtôi,nhữnghànhđộngđộcácvàsựvôtâmthườngngày–khônggìthoátkhỏiconmắtcủathầnlinh,nhữngngườilúcnàytrútđòntrảthùkhủngkhiếplêntôi.

Cáchuyềnthoạicổxưađãchết,tấtnhiên.Chúngtakhôngmuốntinthầnlinhdẫnlốicuộcđờimình.Chúngtathaythếthầnlinhbằngmộtđứctinmạnhmẽrằngcónhữngnộilựchuyềnbítươngtựđangkiểmsoátnhữnggìxảyđếnchúngta:tôibịgiángxuốnglờinguyềnlàphảimangtâmlýkhônghạnhphúctrongtìnhyêu.

6.Chính tâmphânhọcđãđặt tênchonhữngbảnmệnhcủa tôi.Nógiảithíchrằngcuộcđờithườngmởratheonhữngcácbấtchấpsựtựýthức.Trong thếgiới củaFreud,ngườiđànôngcó thể tìmcáchyêumộtphụnữtheomộtcáchýthức,nhưngtrongvôthứcanhtacóthểlàmmọithứđểđưacôtavàovòngtaycủakẻkhác.LúcnàyChloeđãđikhỏi,trongđầutôilạinảyramộtsựdiễnkịchmớichochuyệntìnhcủamình.Câuchuyệnvốndĩđãmangphậnthấtbại,nóđượcchọnđểxảrabởivìnósẽthấtbại,vàbởivìtrongsựthấtbạiđó,nósẽlặplạimộtmôthứccổđiểnvàngoancốtuântheohìnhmẫuvềchứngloạnthầnkinhtronggiađình.Khibốmẹtôilydị,tôinhớmẹ tôiđãcảnhbáo tôinêncẩn thậnđểkhông rơivàomốiquanhệkhông

hạnhphúc,vìmẹtôiđãgặpphải,vàbàngoạibàcũngthế.Đóchẳngphảilàmộtlờinguyềntâmlýcótínhditruyềnư?LờinguyềncủaFreudậplêntôi.

7.Cốtlõicủamộtlờinguyềnnằmởchỗngườibịgiánglờinguyềnđókhôngthểbiếtđượcsựtồntạicủanó.Nóchỉlàmộtquytắcbímậtnằmbêntỏngmộtcánhân,tựthựcthitrongsuốtcuộcđờingườiđó.OedipusđãđượcOraclecảnhbáolàchàngsẽgiếtchavàcướimẹmình–nhưngnhữnglờicảnhbáocóýthứckhôngphụcvụchomụcđíchnàocả,chúngkhôngthểxoadịulờitiênđoánrằngđiềmxấusẽxảyra.OedipusphảirađikhỏixứđểtránhlờitiênđoáncủaOracle,nhưngrốtcuộcvẫnlấyJocasta.Câuchuyệnấyđượckểradànhchochàng,chứkhôngphảidochàngtựkể.Lờinguyềnbấttuânýchí.

8.Vậytôiđịulờinguyềnnào?Cóchănglàviệckhôngthểtậnhưởngnhữngmốiquanhệhạnhphúc,đócóthể làmốibấthạnhlớnlaonhấtconngườitừngbiếttrongxãhộihiệnđại.Bịtrụcxuấtrakhỏilùmcâyrâmmátcủa tình yêu, tôi sẽ phải lang thang khắp thế gian cho đến ngày tôi chết,khôngthểrũbỏsựcưỡngbứcdànhchomình–đólàlàmnhữngngườitôiyêubaybiếnkhỏitôi.Tôitìmkiếmmộtcáitênchotaihọanày,vàmộtđêm,trongnướcmắt,thấynónằmtrongcuốntừđiểnthuậtngữtâmphânhọcdướimụctừcưỡngbứctáidiễn:

..…mộtquá trìnhkhông thểkiểmsoátxuấtphát từvô thức.Làkếtquả từnhữnghànhđộngcủamình,đối tượngcốýđặtanh ta trongnhữnghoàncảnhngặtnghèo,nhờđólặplạimộttrảinghiệmcũ,nhưnganhtakhôngnhớgươngmẫunày;tráilại,anhtacóấntượngmạnhmẽrằnghoàncảnhđượchoàntoànxácđịnhbởinhữngtrạnghuốngđươngthời.

Ngônngữtâmphânhọc,J.Laplanche,J.B.Pontalis

9.Khôngthứtriếthọcnàođẩyraxarờisuynghĩrằngnhữnggìxảyđếnchúngtalàngẫunhiênhơnlàtâmphânhọc(thậmchínócònchorằngmọiýnghĩa làvônghĩa).TôikhôngchỉyêuChloevàrồicôấyrờibỏtôi.TôiyêuChloeđểcôấysẽrờibỏ tôi.Bịchônvùi trongvô thứccủamình,mộtmô thứcđãđược trui ren trongnhững thángnămđầuđời.Đứa trẻđãxuađuổingườimẹ,hayngườimẹđãbỏ rơiđứabé,và lúcnàyngườiđànôngđãtáitạomộtviễncảnhtươngtự,khácdiễnviênnhưngcùngcốttruyện.

TôiđãkhôngchọnChloevìkhuônmiệnghaytâmhồnsốngđộngcủacô.Đólàvìvôthức,tayđạodiễntaiáccủacuộcđờitôi,đãnhậnracôcóthểđóngtrònvaiđểrờibỏsânkhấusaukhimangđếnmộtlượngđaukhổtấtyếu.

10. Khônggiốngnhững lời nguyền của cácvị thầnHyLạp, thuyếtđịnhmệnh tâmlý ítnhấtđưaramột lờihứahẹnrằngngười tacó thể trốnthoátlờinguyền.Nơinàocóxungđộngbảnnăng,nơiđócóthểcóbảnngã.Nếunhưtôiđãcósứcmạnhbướcrakhỏigiường, tôicũngcó thểbướcrakhỏiđivăng,vàởđó,giốngOedipusởColonus,bắtđầuxâydựngmộtkếtcục chấmdứt nhữngđaukhổ củamình.Nhưng tôi không thể triệu hồi sựlànhmạnhcầnthiếtđểđẩờinguyềntakhỏingôinhàvàcầucứu.Tôithậmchíkhôngthểnói,khôngthểchiasẻnỗiđauvớingườikhác,bởivậynótànphátôi.Tôinằmcuộntròntrêngiường,bứcrèmhạxuống,tôicáubẳnbởitiếngồnhaytiasángnhỏnhoinhất,bựcmìnhquáđángnếusữatrongtủlạnhbị hỏnghaymột ngănkéokhông chịumở ra ngay lần đầu.Nhìnmọi thứtrượtrakhỏinắmtaymình,tôikếtluậnrằngcáchduynhấtđểđoạtlạiítnhấtmộtcáchthứckiểmsoátlàtựkếtliễu.

Chương21

Tựsát

1.MùaGiáng sinh đến,mang theo nhữngdanh ca hát nhạcmừng,những tấm thiệpchúcphúcvàđợt tuyết rơiđầu tiên.Chloevà tôiđãđịnhnghỉcuối tuần trongdịpGiángsinhởmộtkháchsạnnhỏởYorkshire.Tờbướmnằmtrênbàntôi:“AbbeyCottagehàođónquývịvớilòngmếnkháchnhiệt thànhởYorkshire tại nhữngđiểmđến tuyệt vời.Ngồi bên đống lửatrongcănphòngkháchrạngánhgỗsồi,đibộtheonhữngđầmlầy,hoặcđơngiảnlàthưgiãnvàđểchúngtôichămsócbạn.MộtkỳnghỉởAbbeyCottagelàmọithứbạncầnởmộtkháchsạn–vàcònnhiềuđiềuthúvịhơnthế.”

2.HaingàytrướcGiángsinhvàvàigiờtrướccáichếtcủatôi,vàolúcnămgiờchiềuthứSáuảmđạm,tôinhậnđượccuộcgọitừWillKnott:

“Tôinghĩtôisẽgọiđểchàotạmbiệt,cuốituầnnàytôibayvềSanFrancisco.”

“Tôibiếtrồi.”

“Àny,dạonàycậusaorồi?”“Cáigìcơ?”

“Mọichuyệnổnchứ?”

“Ổnư?Ừthìổn,cậunóithếcũngđược.”

“XinlỗikhinghechuyệncủacậuvàChloe.Thậtlàtệ.”

“TôithìmừngkhinghechuyệncủacậuvàChloe.”

“Cậubiếtrồiđấy.Ừ,mớiđâythôi.Cậubiếtlàtôivẫnmếncôấythếnàomà,vàcôấygọichotôivàbảorằnghaicậuvừachiatay,vàmọithứtiếntriểntừđấy.”

“Ừ,thậttuyệt,Willạ.”

“Tôimừng khi nghe cậu nói vậy. Tôi khôngmuốn chuyệnnàylạixảyragiữachúngtahaybấtcứđiềugìhết,vìtôikhôngmuốnvứtđimột tìnhbạn tuyệtvời.Tôi luônhyvọnghaicậucó thể thuxếpđượcmọichuyện,haicậusẽlàbạntốtcủanhau,dùsaocũngthậtđángtiếc.Giángsinhcậuđịnhlàmgì?”

“Chắclàởnhàthôi.”

“Cóvẻcậusẽđónmột trận tuyếtrơiác liệtđấy,đếnlúc lôibàntrượtrarồi,nhỉ?”

“BâygiờChloeđangởvớicậuà?”

“Lúcnàycôấyởvới tôiư?Ừ,không,ý tớ là,côấykhôngthực sựởvới tớ lúcnày.Côấyởđây,nhưng thực ravừađi rangoài cửahiệu, bọn tớ vừa nói chuyện về bánh quy giòn choGiáng sinh, cô ấy nóithíchbánhquynênrangoàimuamộtít.”

“Thậttuyệt,chotôigửilờihỏithămcôấy.”

“Tôi tin chắc cô ấy sẽvuikhibiết chúng tanói chuyệnvớinhau.Cậubiết chuyện cô ấyđi cùng tôi trongkỳGiáng sinhởCaliforniachứ?”

“Thậ?”

“Ừ,côấysẽrấtthíchcảnhvậtởđây.CảhaisẽdànhvàingàyđếnthămbốmẹtôiởSantanBarbara,rồicóthểdànhvàingàyđisamạchaysaođó.”

“Côấythíchsamạc.”

“Chínhxác,côấycũngbảotôinhưvậy.Ừm,thôi,cậulàmgìthìlàmđi,chúccậumộtkỳnghỉhạnhphúc.Tôichuẩnbịsắpđồđây.Tôicóthểquay lạichâuÂuvàomùa thu tới,nhưngkiểugìcũngsẽgọichocậu,xemcậulàmnhữnggì...”

3.Tôiđivàophòngtắmvàlấyratấtcảviênthuốctôicó,rảichúngra

banăntrongbếp.Vớisựphatrộncủathuốc,vàilyxirôho,vàrượumạnh,vậy làđủđể tôikết thúc toànbộ tròmèo.Cònphảnứngnàođáng thươngcảmhơn thếnày, tựkết liễungay saukhibị từ chối tìnhyêu?NếuChloethựcsựlàtoànbộđờitôi,chẳngphảiviệctôikếtliễuđờimìnhđểchứngtỏrằngtôikhôngthểsốngthiếucôlàbìnhthườngư?ChẳngphảikhôngtrungthựckhitiếptụcthứcdậymỗisángnếunhưngườimàtôicholàýnghĩasựtồntạicủamìnhlúcnàyđangmuabánhquyGiángsinhchomộtkiếntrúcsưngườiCaliforniacómộtcănnhàởchânđồiSantaBarbaraư?

4.ViệcchiacắttôikhỏiChloeđãkéotheohangnghìnlờicảmthôngnhàmchántừcácbạnbèvàngườiquen:chắcsẽtốtthôi,ngườitarờikhỏinhau, tình cảmkhông thể cònmãi, được sốngvàđượcyêu là tốt rồi, thờigiansẽchữalànhmọithứ.NgaycảWillcũngtìmcáchbàytỏhoàntoànbìnhthường,giốngnhưmộttrậnđộngđấthaytuyếtrơi,thứgìđótựnhiênmangđếnđểthửtháchchúngta,vàngườitakhôngnênnghĩđếnviệctháchthứcmộtsựviệckhôngthểtránhkhỏi.Cáichếtcủatôisẽlàlờikhướctừđầybạolực trước tính tầm thường–nó sẽ là lời nhắc răng tôi sẽkhôngquênnhưnhữngngườikhácđãquên.Tôiướcgìmìnhthoátkhỏisựxóimònvàlàmmềmhóathờigian,tôiướcnỗiđauconlạimãichỉđểlàmsaođượckếtnốivớiChloequanhữngmẩuthầnkinhbịthiêucháycủanỗiđau.Chỉvớicáichếtcủamìnhtôimớicóthểkhẳngđịnhtầmquantrọngvàbấttửcủatìnhyêutôi,chỉbằngcáchtựhủytôimớicóthểnhắcnhởthếgianvềsựnhàmcháncủamốibikịchkhichorằngtìnhyêulàmộtvấnđềnghiêmtrọngcốttử.

5.Lúcđólàbảygiờvàtuyếtvẫnrơi,bắtđầutạonênmộttấmmànbaophủthànhphố.Nósẽlàtấmvảiliệmcủatôi.Ngườiđọcmảnhgiấynàysẽ sống, người viết nó sẽ chết, tôi hồi tưởng khi đặt bút viết ghi chú củamình.Đâylàcáchduynhấtđểnóirằnganhyêuem,anhđủtrưởngthànhđểkhôngmuốnemphảitựtráchmìnhtrongchuyệnnày,embiếtanhcảmgiácthếnàovềtộilỗimà.AnhhyvọngemsẽthíchthúvớiCalifornia,anhbiếtlànhữngngọnnúi rất đẹp, anhbiết emkhông thể yêuanh,hãy làmơnhiểurằnganhkhôngthểsốngthiếutìnhyêucủaem...Láthưtuyệtmệnhđãtrảiquanhiềubảnnháp:mộtchồnggiấybỏđiđặtcạnhtôi.Tôingồicạnhbànăn,trùmmìnhtrongchiếcáochoàngxám,chỉcóbạnđồnghànhlàcáitủlạnhđangrunrẩy.Độtnhiên,tôivớlấymộttuýpthuốcvànuốtnhữnggìtôinhậnrasauđólàhaimươiviênC-sủi.

6.TôitưởngtượngracảnhmộtviênảnhsátđếntìmChloengaysaukhi thi thể trơ trụicủa tôiđược tìmthấy.Tôi tưởngtượngvẻchoángvángtrên khuônmặt cô,WillKnott ló ra từ giườngngủvớimột tấm chăn bẩnquấnquanhmìnhvàhỏi,“Cóchuyệngìư,emyêu?”vàcôđáp,“Vâng, ôiChúaơi,vâng!”rồiòakhócnứcnở.Sauđólàniềmhốitiếcvàănnănđếntậncùng.Côsẽtráchmìnhvìđãkhônghiểutôi,vìquátànđộc,vìnghĩngắn.Liệucóbấtcứngườiđànôngnàokháctậnhiếnvớicôđếnđộkếtliễuđờimìnhvìcô?

7.Vìkhông thểbộc lộ cảmxúc, con người trở thành loài vật duynhấtcókhảnăngtựsát.Mộtconchógiậndữkhôngtựsátmàcắnngườihayvật làm nó giận dữ, nhưngmột sinh vật người giận dữ thì sưng sỉa trongphòngmìnhvàsauđókếtliễuđờinó,đểlạimộtmảnhgiấylặnglẽ.Ngườilàloàisinhvậtbiểutượng,ẩndụ:khôngthểbàytỏnỗigiậndữ,tôibiểutượnghóanóbằngcáichếtcủachínhmình.TôithàlàmtổnthươngmìnhcònhơnlàmtổnthươngChloe,chứngtỏnhữnggìtôicholàcôđãgâyrachotôibằngcáchtựsát.

8.Miệngtôilúcnàysùibọtmép,nhữngbongbóngcamsảnsinhquakẽhởvàtràorakhitiếpxúcvớikhôngkhí,phunramộtmàncammỏnglênbànvàcổáotôi.Khi lặnglẽquansátcảnhtượngaxíthóahọcnày, tôibịđánhđộngbởitínhkhôngmạchlạccủaviệctựsát: tôikhôngaoướcchọngiữasốngvàchết.TôichỉướcchoChloethấyrằngtôikhôngthể,nóimộtcách ẩndụ, sống thiếu cô ấy.Điềumỉamainằmởchỗ cái chết sẽ làmộthànhđộngtheokiểuquáđậmnghĩađenđểchotôicơhộithấycôđọcđượcẩndụnày,tôisẽthiệtthòivìngườichếtkhôngthểnhìnthấy(ítnhấtlàmộtkhungảnhđờiđời)cáchngườisốngnhìnmìnhchếtnhưthếnào.Vậytạoramộtkhungcảnhmàtôikhôngthểởđóchứngkiếnngườikhácchứngkiếnmìnhchếtđểlàmgì?Khihìnhdungcáichếtcủamình,tôitưởngtượngmìnhtrongvaitròkhángiảtrượcsựtậndiệtchínhmình,điềugìđócóthểkhôngbaogiờthựcsựxảyratronghiệnthực,khitôisẽđơngiảnlàchết,vàbởivậytừchốimongmuốntốicaocủamình,tứclàđượccảsốnglẫnchết.Chếtđểchothếgiớinóichung,vàChloenóiriêng, thấytôiđãgiậndữthếnào,vàsốngđểcóthểnhìnthấytácđộngtôiđãtạolênChloevàbởivậyđượcgiảithoátkhỏicơngiậndữcủatôi.Đókhôngphảicâuhỏitồntạihaykhôngtồntại.CâutrảlờicủatôivớiHamletlàtồntạivàkhôngtồntại.

9.Nhữngngườiđãtựsáttheocáchnàođócólẽquênmấtvếthứhaicủaphươngtrình,họnhìncáichếtnhưlàmộtsựtậndiệtcủađờisống(mộtdạnghậukiếpđểnhìnthấyảnhhưởngtừhànhđộngcủahọ).Tôibướclảođảođếnlavabôvàdạdàytôitràorathứchấtđộcsủibọt.Khoáicảmcủatựsátkhôngnằmởnhiệmvụtànđộclàgiếtmộtsinhvật,màởcácphảnứngcủangười khác trước cái chết của tôi (Chloekhóc trướcmộ,Will ngoảnhmặtđi,cảhairắcđấtlêncáiáoquanbằnggỗócchócủatôi).Việckếtliễumìnhlàcóthểquênđirằngtôiđãchếtngắc,đểcóthểthulấybấtcứniềmvuivàotừvởkịchmêlộvềsựtuyệtdiệtcủachínhmình

Chương22

PhứccảmGiê-su

1.Nếucóbấtcứlợilộcnàogiữacơnthốngkhổ,thìcólẽđólàviệcnhững người chịu khổ nhận nỗi khổ sở này như là bằng chứng (tuy oanngược)rằnghọđặcbiệt.Làmsaohọlạichọntrảiquamộtsựhànhhạ lớnlaonhưvậy,nếukhôngvì lấyđólàmbằngchứngrằnghọkhác,dođógiảđịnhlàhọtốthơn,nhữngngườikhôngchịukhổ?

2.KhôngthểchịuđượccảnhởmộtmìnhtrongcănhộsuốtkỳGiángsinh,nên tôiđặtphòngtrongmộtkháchsạnnhỏgầnBayswaterRoad.Tôimangtheomộtvalinhỏ,mớsáchvàquầnáomàtôichẳngđọccũngchẳngmặc.Tôimặcmấyngàymộtbộáochoàngtắmmàutrắng,nằmởđầugiườngvàcứbấm lướtquamấykênh trên tivi,đọcmenudịchvụphòngvà lắngnghenhữngâmthanhlácđáctừdướiđường.

3.Thoạttiênrấtkhóđểphânbiệttiếngồntừxecộrầmrìbêndưới:nhữngcaxeđóngsầm,cácxechởhàngìạchchạysốmột,tiếngmáykhoankhínénđóngxuốngvỉahè.Vàtrêntấtthảy,tôibắtđầunhậnramộtâmthanhkhácbiệthẳn,lạoxạoquabứctườngmỏngcủakháchsạnđâuđótrênđầutôi,tronglúctôiđangtựavàocuốntạpchóTimekênhàunhĩvàođầugiườngmàumỡgà.Khôngthểchốibỏsựthậtrằng,bấtchấptôicốbỏngoàitaithếnào(vàChúamớibiếtlàmcáchnào),âmthanhtừphòngbêncạnh chỉ có thể là nghi lễ động cỡn của loài người. “Mẹ kiếp,” tôi nghĩ,“chúngnóđangphangnhau!”

4.Khinghetiếngngườikhácgiữamộthànhđộngnhưvậy,ngườitacóthểmangmộtvàitháiđộnhấtđịnh.Nếutrẻvàgiàutrítưởngtượng,anhta có thể sẵn sàng thực hiệnmột quá trình đồng hóa với con đực bên kiatường,tưởngtượngbằngtâmhồnthisĩhìnhảnhlýtưởngcủangườiphụnữmaymắn–Beatrice,Juliet,Charlotle[1],Tess[2]–màanhtabuộcmìnhlắng

nghe tiếng rên la của họ.Hoặc là, nếu xấu hổ vì ghi nhận libido[3] kháchquannày,anhtacóthểngoảnhmặtđi,nghĩvềnướcAnhvàvặntoloativi.

[1. NgườiGoethe yêu nhưng không đáp lại, trở thành cảmhứngchotiểuthuyếtNỗiđaucủachàngWerther.]

[2. Nhân vât nữ trong Tes nhà d’Urbervilles của ThomasHardy(từngcóbảndịchtiếngViệttênNgườitìnhđầutiên,ngườiyêucuốicùng).]

[3.Xungnăngtínhdục,thuậtngữdonhàtâmphânhọFreudtạora.]

5.Nhưngđángchúýlàtôichỉcóphảnứngthụđộng,hayđúnghơn,tôithấtbạitrongviệcđưarabấtkỳphảnứngnàongoàiviệcthừanhận.VìChloeđãđikhỏi,tôichỉcònbiếtthừanhận.Tôikhôngcònbiếtngạcnhiênlàgì, theomọiýnghĩacủa từnày.Cácnhà tâm lýhọcbảochúng ta rằngngạcnhiên làphảnứng trướcđiềukhông trôngđợi,nhưng tôiđã rốtcuộctrôngđợimọithứ,vàbởivậykhôngthểbịbấtngờvìbấtcứthứgì.

6.Điềugìđangvụtquađầutôi?ChỉcóbàihátnàođótừngpháttrênradiotrongxecủaChloe,vàolúcmặttrờingảbênrìađườngcaotốc:

Anhđangyêu,emyêudấu,

Hãyngheanhgọitênem,anhchẳnghềxấuhổ,

Anhđangyêu,emyêudấu,

Đừngbaogiờbỏđi,mọithứsẽnhưthếnàymãithôi.

Tôiđãdầnbịnhiễmđộcvớinỗibuồncủariêngmình,tôiđãchạmđếntầngbìnhlưucủanỗiđauđớn,khoảnhkhắcmàcơnđauđưađếnphức cảmGiê-su.Âm thanh củamột cặp đôi đang giao cấu và bài hát từnhữngngàyhạnhphúchợpnhấtlạitronghànglệđẫmướtbắtđầutuôntràotrướcsuynghĩvềnỗibấthạnhcủasựhiệnhữutôi.Nhưnglầnđầutiên,đókhôngphải làgiọt lệgiậndữ, sôi sục,mà là thứnướcngọt-đắngcàng lúccàngchuachátvớilờikếtánrằngkẻmùaquángkhôngphảitôi,màlànhững

kẻđãlàmtôitổnthương.Tạiđiểmcựcthịnhnơingườitatừđauđếnchuyểnsangvuimừng,tôichiêmnghiệmniềmhânhoancủakẻtửvìđạo,niềmhânhoan của phức cảmGiê-su. Tôi tưởng tượng Chloe vàWill du lịch khắpCalifornia, tôi lắngnghenhững lờikhẩnnài“nữađi”và“mạnh lênđi” từcửaphòngkếbênvàbắtđầusayvớithứchấtlỏngcủanỗisầubi.

7. “Nếu ai đó được mọi người khác hiểu, họ vĩ đại đến nhườngnào?”tôitựhỏi,dựtínhsốphậnđứaConcủaChúa.LiệutôicóthểthựcsựtiếptụctráchmìnhchoviệcChloekhôngthểhiểutôi?Sựtừchốicủacôlàdấuhiệucủaviệccôthiểncậnhơnlàtôikémcỏi.Tôikhôngcònnhấtthiếtlàcon sâu mọt còn cô là thiên thần. Cô đã rời bỏ tôi để đi theo một gãCorbusia[4] hạngbangườiCaliforinađơngiảnvì côquácạnnghĩ.Tôibắtđầudiễndịchlạitínhcáchcô,chútrọngvàonhữngmặttôithấykhônghàilòngnhất.Rốt cuộc côquá íchkỷ, sựhấpdẫn của cô chỉ là lớpvỏngoàinôngcạncheđậymộtbảntínhmờnhạt.Nếucôquyễnrũngườikhácđểhọcósuynghĩlàcôhấpdẫn,cầnphảixétđếncuộcnóichuyệnthúvịhaynụcườitửtếcủacôhơnlàbấtcứnềnmóngthànhthựcnàocủatìnhyêu.Nhữngngườikháckhôngbiếtcôtheocáchtôibiếtvàrõràng(mặcdùtôiđãkhôngnhậnrangaytừđầu)côquáduyngã, thậmchícòncay,đôikhicònthiếuchuđáo,thườnghaybấtcẩn,thỉnhthoảngkhiếmnhãkhicônóngruộtmệtmỏi,khicômuốntheohọcthuyếtcủariêngcô,vàtrongquyếtđịnhtừchốitôi,vừabạctìnhvừakhôngkhéoléo.

[4.Charles-ÉdouarrdJeanneret-Gris(1887-1965),còngọilàLeCorbusier,làkiếntrúcsưngườiPháp,nhàtiênphongcủanềnkiếntrúchiệnđại.]

8.Quanỗiđau,cànglúccàngsángsuốtvôminh,tôicóthểthathứ,cảm thông, và chiếu cốChloeviệc cô thiếu sựđánhgiá – vàviệc làmđómangchotôiniềmnhẹnhõmvôhạn.Tôicóthểnằmtrongphòngkháchsạnmàuxanhhoacàvàmangđầycảmgiácvềphẩmhạnhvàsựvĩđạicủachínhmình.TôitộinghiệpChloevìmọithứcôkhôngthểhiểu,tôilànhàtiêntrithông tháivôhạn,ngườiquansátnhữngcách thứccủađànôngvàđànbàvớinụcườithấusự,sầuuất.

9.Tạisaophứccảmcủatôi,ngónnghềtâmlýsuyđồibiếnmọithảmbạivànhụcnhãthànhtháicựcngượclại,đượcđặttênlàphứccảmGiê-su?

TôiđãcóthểđánhđồngnỗiđauđớncủatôivớichàngWerthertrẻhoặcbàBovaryhaySwann,nhưngkhôngmộtaitrongsốnhữngtìnhnhânđâukhổnày có thể cạnh tranh với phẩmhạnh không tì vết củaGiê-su và lòng tốtkhôngthểhoàinghibêncạnhsựđộcáccủanhữngngườiôngcốgắngyêuthương.KhôngchỉđôimắtngấnlệvàkhuônmặttáixámquaphầnthểhiệncủacácnghệsĩPhụchưngvàbiếnôngthànhmộtnhânvậtlôicuốnnhưvậy,màvìviệcGiê-sulàmộtngườitửtế,hoàntoàncôngbằngbịphảnbội.TínhchấtlâmlycủaTânƯớc,cũngnhiềunhưchuyệntìnhcủachínhtôi,nảysinhtừmộtthầnthoạibuồnvềmộtngườicótiếthạnhnhưngbịhiểusai,ngườithuyếtgiáomọingườiyêuhàngxómcủamình,chỉđểthấylòngrộnglượngtrongthôngđiệpđóbịnếmtrởlạivàomặtôngta.

10.Thật khó tưởng tượng Ki tô giáo đã đạt được thành công màkhôngcómộttửsĩởtrênđầunhưvậy.NếunhưGiê-suchỉsốngmộtcuộcđời lặng lẽởGalileeđóng tủ commốtvàbànăn[5] và xuất bảnmột cuốnsáchmỏngnhanđềTriếtlýcuộcđờicủatôi trướckhichếtvìnhồimáucơtim,ôngtahẳnkhônggặtháiđượcđịavịnhưngàyhômnay.CáichếtkhổsởtrênThậpgiá,sựmụcruỗngvàtànáccủachínhquyềnLaMã,sựphảnbộicủabằnghữu,tấtcảđiềunàylàcácgiavịkhôngthểthiếuđểchứngtỏ(vềmặttâmlýhơnlàlịchsử)rằngconngườicóChúaởbêncạnh.

[5.ÁmchỉGiu-sê(Joseph),chacủaGiê-su,làmnghềthợmộc.]

11.Cảmgiácvềphẩmhạnhnảysinhtựpháttrênmảnhđấtmàumỡcủanỗiđau.Càngđauđớn,ngườitacàngcótiếthạnh.PhứccảmGiê-subịmắcmíuvàocảmgiácvềtínhsiêuviệt,sựsiêuviệtcủamộtngườibịápbứcxemanhtađứngtrênkẻápbứcmình,trướcsựchuyênquyềnvàmùquángcủachúng.Bịngườiyêutừbỏ,tôixiểndươngnỗiđaucủamìnhnhưlàdấuhiệucủasựcaocả(đổsụpxuốnggiườngvàobagiờchiều),vàbởivậytránhphảitrảinghiệmnỗisầukhổnhưkếtquảcủanhữnggìxétchocùngcũngchỉlàmộtcuộcchia tay lãngmạn trần tục.SựrađicủaChloecó thểgiết tôi,nhưngítnhấtđểlạitôisựsởhữuchóilòamộtcơsởđạođứccaongạo.Tôilàmộttửsĩ.

12.Phức cảmGiê-su nằmở phía bên kia quang phổ so với thuyếtMác-xít.Sinhrađãtựghétmình,thuyếtMác-xítngăntôitrởthànhhộiviên

củabấtcứcâulạcbộnào.PhứccảmGiê-sutuyvẫngiữtôiđứngbênngoàinhữngcánhcổngcâu lạcbộ, nhưngnó làkết quả củaniềm tựyêudưdả,tuyênbốrằngtôikhôngđượcchấpnhậnvàohộichỉbởivìtôiquáđặcbiệt.Hầuhếthộinhóm,đúnghơnlànhữnggiaothiệplỗmãng,thườngkhôngthểhiểu được giá trị của người vĩ đại, người thông thái và nhạy cảm, nhữngngườibịbỏngoàicổnghoặcbịbạngáihọbỏrơi.Sựvượt trộicủa tôi thểhiệnởsựcôlậpvànỗikhổải:Tôiđaukhổ,bởivậytôiđặcbiệt.Tôikhôngđượcngườitahiểu,nhưngchínhvìlýdođó,tôixứngđángnhậnmộtsựthấuhiểulớnlaohơn.

13. Miễn là đừng tự ghétmình, người ta cần phải cảm thông chothuậtgiảkimbiếnđiểmyếuthànhphẩmhạnh–vàsựtiếnhóađưanỗiđaucủatôithànhmộtcơnphứccảmGiê-surõrànghàmýtôimangsứckhỏetâmthầntốt.Nóchothấytrongsựcânbằngnộitạitinhtếgiữalòngtựghétvàtựyêu,thìlòngtựyêugiờđâyđangthắngthế.PhảnứngbanđầucủatôivớisựtừchốicủaChloelàlòngtựghét,tứclàtôitiếptụcyêuChloetrongkhighétchínhmìnhvìđãkhôngthểcứuvãnmốiquanhệ.NhưngphứccảmGiê-sucủatôiđãbiếnđổiphươngtrìnhấytrongđầu,giờđâydiễngiảisựtừchốinhưlàdấuhiệuchothấyChloexứngđángnhậnsựkhinhbỉhoặccaonhấtlàlòngthươngxót(mẫumựccủacácphẩmhạnhKi-tôgiáo).PhứccảmGiê-suchỉđơnthuầnlàmộtcơchếtựbảovệ,tôiđãkhôngmuốnChloerờibỏmình,tôiđãyêucôhơnlàtừngyêubấtcứngườiphụnữnàokhác,nhưnglúcnàykhicôđãbayđếnCalifornia,tôichấpnhậnmộtmốimấtmátkhôngthểgánhnổiđóbằngcáchtáiđịnhhìnhgiátrịcủacôbanđầu.Đórõrànglàmộtlờinóidối,nhưngđôikhi takhôngđủcanđảm,nhất làkhibịbỏrơivà tuyệtvọng,trảiquakỳGiángsinhmộtmìnhtrongmộtphòngkháchsạnvàlắngngheâmthanhcaotràocựckhoáiởphòngbêncạnh.

Chương23

Dấuchấmlửng

1.CómộtcâungạnngữẢrậpnóirằngtâmhồnchuyểnđộngvớitốcđộcủaconlạcđà.Trongkhihầuhếtchúngtabịdẫndắtbởinhữngnhucầungặtnghèovềthờigianbiểuvànhậttrình,tâmhồnta–bàntọacủacontim–vẫnđeođuổiđằngsautamộtcáchhoàinhớ,mangtheogánhnặngcủakýức.Nếunhưmỗicuộctìnhđềuchấtthêmmộtsứcnặngnàođólênlưngconlạcđà,chúngtacóthểtrôngđợitâmhồnchậmđitươngứngvớitầmquantrọngcủagánhnặngtìnhái.Khirốtcuộccóthểrũbỏgánhnặngvụnnátcủakýứcmình,Chloeđãgầnnhưgiếtconlạcđàcủatôi.

2.Từkhicôrađitôiđãmấthếtkhaokhátđồnghànhcùnghiệntại.Tôisốngtronghoàinhớ,tứclàvớimộtdẫnchiếuthườnghằngtớicuộcđờitôikhicònởbêncô.Đôimắt tôichẳngbaogiờ thựcsựmởra,chúngvẫnnhìnvềphíasauvàvàobêntrongkýức.Đánglẽtôinenướctrảiquaphầnđờicònlạiđi theoconlạcđà, langthangquanhữngđụncátcủanămqua,dừng lạiởnhữngốcđảoquyến rũđể trổ láquahìnhảnhcủanhữngngàyhạnhphúcxưa.Hiện tạikhôngcógìneogiữ tôi,quákhứđã trở thành thìduynhấtcóthểcưtrú.Liệuhiệntạicóthểđóngvaitrògìbêncạnhquákhứ,haychỉlàlờinhắcchếgiễuvềngườivắngmặt?Liệutươnglaicóthểchịuđựngmộtsựthiếuvắngkháccòncaynghiệthơn?

3.Khinhấnchìmmìnhtrongkýức,tôithỉnhthoảngkhôngthểnhìnvàohiện tạimàkhôngcóChloe,mangảogiácrằngcuộcchia taychưahềdiễnravàhaiđứavẫnởcùngnhau,nhưthểtôiđãcóthểgọiđiệnchocôấybấtcứlúcnàovàrủđếnOdeoncoiphimhayđibộquacôngviên.TôisẽbỏquachuyệnChloequyếtđịnhđếnởcùngWilltrongmộtthịtrấnnhỏởmiềnNamCalifornia,tâmtrítôisẽchuyểntừviệcbáocáosựthậtsangmộthuyễntưởngvềnhữngngàyđiềnviênchỉcóniềmvuivàtiếngcười.Rồibấtthìnhlình,thứgìđósẽmạnhbạonémtôitrởvềhiệnthựckhôngcóChloe.Điện

thoạisẽđổchuôngvàtronglúcđếnnhấcmáytôisẽđểý(nhưthểlầnđầutiên,vớitrọnvẹnniềmđaucủalầnđầunhậnra)chỗChloethườngđểlượcchải tóc trongphòng tắm lúcnày trống trơn.Vàsự thiếuvắngcái lược sẽnhưmộtnhátdaogămvàotim,mộtlờinhắckhôngthểđươngnổirằngcôđãrađi.

4.Khókhăncủaviệcquêncôđượcnhânlênbởisựsốngsótcủaquánhiềuthứởthếgiớibênngoàimàchúngtôiđãchiasẻcùngnhau,vàcôquấnbệnởtrongđó.CáiấmnướcnằmtrongbếpsẽchợtphàrakýứcvềChloe,lọxốtcàchuaởkệsiêuthịcóthểbằngmộtmốiliênhệlạlùngnàođónhắctôivề một cuộc shopping tương tự vài tháng trước. Lái xe qua cầu vượtHammersmithvàomộttốikhuya,tôinhớmìnhđãláidọcconđườngnàyvàomộtđêmmưatươngtựnhưngvớiChloengồiởbêncạnh.Sựsắpđặtnhữngchiếcgối trên sofa của tôigợi lêncáchcôgốiđầu lênchúngmỗikhimệtmỏi,cuốntừđiểntrênkệsáchcủatôilàlờinhắcvềniáohứctranhữngtừmàcôkhôngbiết.Vàonhữnglúcnàođótrongtuầnkhingàyxưachúngtôilàmnhữngviệcđócùngnhau,cómộtmốisonghànhkhởsởgiữaquákhứvàhiệntại:sángthứBảysẽgợilạinhữngbuổithamquanphòngtranh,tốithứSáu là các club nào đó, tối thứHai là các chương trình truyền hình quenthuộc…

5.Thếgiớihữuhìnhkhôngchophéptôiquên.Cuộcđờicòntànđộchơnnghệ thuật,bởinghệ thuật luôncamđoanrằngnhữngthứxungquanhhữuhìnhphảnánhtìnhtrạngtâmthầncủacácnhânvật.NếunhưaiđótrongmộtvởkịchcủaGarciaLorcanhậnxétbầutrờixuốngthấp,tốitămvàxámxịtnhưthếnào,điềunàykhôngcònlàmộtsựquansátthờitiếtngâythơnữamàlàmộtbiểutượngcủatrạngtháitâmlý.Cuộcđờikhôngđemlạichotanhữngdấuhiệuthuậnlợinhưthế-mộtcơnbãođangtới,vàtừxavậtbáohiệucủacáichếtvàsựsụpđổ,trênđườngđicủanó,mộtngườikhámpháratìnhyêuvàchânlý,sắcđẹpvàhạnhphúc,cơnmưakhôngngớtđậpvàocửasổ.Tươngtự,trongmộtngàyhènắngđẹp,mộtchiếcxeđạpbỗngchốcmấtkiểmsoáttrênconđườngngoằnngoèovàđụngvàocâylàmcáchànhkháchtrongđóthiệtmạng.

6.Thếgiớibênngoàikhôngchạytheonhữngtâmtrạngbêntrongtôi,cáctòanhàlàmnềnchocâuchuyệntìnhcủatôivànơicảmxúcxaođộngcủatôikhởiphát,lúcnàylạikhôngchịuthayđổibộdạngđểphảnánhtrạng

thái bên trong tôi. Cũng những cái cây xếp dọc con đường dẫn đếnĐiệnBuckingham,cũngnhữngcănnhàtrátđárửanằmtrướcđườngphốtấpnập,cũngcáihồSerpntine chảyqua côngviênHyde, cũngbầu trờimangmàuxanh sứ, cũngdòngxe chạyqua cùngnhữngconđườngấy, cũngcác cửahàngbáncùngnhữngmónđồchocùngbằngấyngười.

7.Sựtừchốithayđổinàynhắcnhởtôirằngthếgiớilàmộtthựcthểvẫnsẽ tiếpdiễnbấtkể tôiđangyêuhaykhôngyêu,hạnhphúchaykhônghạnhphúc,sốnghaychết.Khôngthểtrôngđợinóthayđổicáchbiểuhiệndựatheotâmtrạngtôi,vànhữngkhốiđátạonênnhữngconđườngcủathànhphốcũngkhôngmàngxemxétchuyệntìnhcủatôi.Mặcdùchúngđãtỏrahạnhphúcđểhòanhậpvới niềmhạnhphúc của tôi, chúngvẫn cònnhiềuviệckhácđểlàmthayvìtannátnhưchuyệnđãrađi.

8.Rồikhông thể tránhkhỏi, tôibắtđầuquênChloe.Vài thángsaulầnchiatayvớicô,tôiđibộtronglòngLondonnơicôtừngsốngvànhậnrasuynghĩvềcôđãkhôngcònthốngkhổnhưtrước,tôicònthấymìnhkhôngchủyếunghĩvềcô(mặcdùđâychínhxáclànơicôở),màvềcuộchẹncủatôi vớimột ai trong khách sạn gần đó.Tôi nhận ra ký ức vềChloe đã tựtrunghòavà trở thànhmộtphần của lịch sử.Tội lỗi cùngđi theo sự lãngquênnày.Sựvắngmặtcôkhôngcòn làmtôiđau,điều làmtôiđau làmốidửngdưngcủatôivớichuyênđó.Việcquên,tuybìnhthản,cũnglàlờinhắcnhỏrằngtôiđãkhôngchungtìnhvớinhữnggìmộtthờitôiđauxótnắmgiữ.

9.Mongmuốntáichinhphụcbảnthểgiatăng,nhữngthóiquenmớiđượctạoravàcăntínhkhôngchứađựngChloeđượcthànhlập.Căntínhcủatôitừlâuđãxoayquanhchữ“chúngtôi”,vìthếđểquaytrởlạicái“tôi”baohàmcuộckhámphátoàndiệnbảnthân.PhảimấtmộtthờigiandàiđểhàngtrămmốiliênkêtmàChloevàtôiđãtíchlũycùngnhaumớimờdầnđi.Tôiphảisốngvớichiếcsofacủamìnhnhiềuthángtrướckhihìnhảnhcônằmđótrong bộ đầmngủ được thay thế bằngmột hình ảnh khác,một người bạnnằmđọc sách trênđó,hoặcáochoàngcủa tôivắtqua.TôiphảibướcquaIslington vô số dịp trước khi có thể nhớ rằng Islingon không chỉ là quậnChloeở,màcònlànơihữuíchđểđichợhayăntối.Tôiđãphảighéthămlạihầunhưmọiđịađiểmhữuhình,nghĩlạimọiđềtàinóichuyện,mởlạimọibàihátvàthựchiệnlạimọihoạtđộngmàcôấyvàtôiđãchiasểnhằmtáichinhphụcchúngchohiệntại,đểgiảitỏanhữngmốiliênkếttrongchúng.

Nhưngdầndầntôiđãquên..

10.QuãngthờigiancủatôivớiChloetựđộnggấplại,giốngnhư chiếc đàn accordeon khi ép vào.Chuyện tình tôi giống nhưmột tảngbăngdầntanchảykhitôimangnóquahiệntại.Quátrìnhấygiốngnhưmộtmáyảnhphimchụphàngnghìnkhunghìnhmộtphút,nhưnglúcnàyloạibỏhầuhết,chọnlựadựatheonhữnghuyễntưởnghuyềnbí,đểlấymộtkhunghìnhnàođóvìmột trạng tháicảmxúcđãđông tụxungquanh.Giốngnhưmột thế kỷ bị giảm trừ và biểu tượnghóa bằngmột giáo hoànghay quốcvương hay trận chiến nào đó, chuyện tình tôi tự tinh giản thànhmột vàithànhtốbiểutượng(ngẫunhiênhơncáchchọncủacácsgia,tuycũngchọnlọckhôngkém):khuônmặtChloekhichúngtôihônlầnđầu,máitócmượtmàvươngtrêncánhtaycô,hìnhảnhcôđứngđợitôitrướccửagaLiverpoolStreet,áopullmàutrắng,cáchcôcườikhitôikểchuyệncườivềngườiNgatrênmộtchuyếntàuquađấtPháp,cáchcôvuốttóc…

11.Conlạcđàtrởnênnhẹhơnmỗingày,liêntụcgiũnhữngkýứcvàtấmhìnhrakhỏilưng,làmchúngbaytảnmáctrênnềnsamạcvàđểchocơngióchônvùitrongcát,vàdầndầnconlạcđàtrởnênnhẹtớinỗinócóthểđinướckiệuvàthậmchínướcđạitheomộtcáchlạlùng–chotớimộtngày, trongmộtốcđảonhỏgọi làhiện tại, con sinhvậtmệt lử cuối cùngcũngbắtkịpphầncònlạicủatôi.

Chương24

Nhữngbàihọctìnhyêu

1.Chúngtabuộcphảigiảđịnhrằngcóthểrútratừtìnhyêunhữngbàihọcnàođó,nếuchúngtavẫnsẽsungsướngmàlặpđilặplạimãikhôngngừngcáclỗilầmcủamình,giốngnhưlũruồicứtựđâmđầuvàocửasổmàkhônghiểurằngmặcdùcửakínhtrongsuốtchúngvẫnkhôngthểbayqua.Chẳng lẽ chúng takhông thểhọcđượccác chân lý cơbảnnàođó,nhữngmẩu khôn ngoan có thể ngăn ngừamột lượng nhiệt tình thái quá nào đó,hoặcnỗiđau,hoặcnhữngthấtvọngcayđắng?Chẳnglẽviệctrởnênkhônngoantrướctìnhyêu,cũnggiốngnhưngườitacóthểtrởnênkhôngngoantrongviệcănkiêng,cáichết,haychuyệntiềnbạc,khôngphảilàmộtthamvọngchínhđángư?

2.Chúngtaphảicốtrởnênkhônngoankhinhậnrarằngkhôngphảitừlúcsinhrachúngtađãbiếtcáchsống,màcuộcđờinàylàmộtkỹnăngcầnphải thunhặt,giốngnhưđạpxehaychơidươngcầm.Nhưngsựkhônngoankhuyênbảochúngtalàmgì?Nóbảochúngtahướngđếnsựyênbìnhvàthanhthảnnộitâm,mộtcuộcthoátkhỏinỗilolắng,sợhãi,sùngbthầntượng,vàcácdụcvọngtaihại.Lòngkhônngoandạychúngrarằngnhữngthôithúcđầutiênkhôngphảilúcnàocũngđúng,nhữnghammuốnsẽdẫntađichệchhướngnếuchúng takhông rèn luyện lý trínhằm táchbiệtnhữngnhucầuphùphiếmkhỏicácnhucầuđíchthực.Sựkhônngoandạychúngtakiểmsoáttrítưởngtượngcủamình,bằngkhôngtrítưởngtượngsẽbópméohiện thực và biến những ngọn núi thành đụn đất và cóc nhái thành côngchúa.Nóbảochúngtakiềmchếnisợcủamình,đểbiếtsợhãitrướcnhữnggìsẽlàmhạimình,nhưngkhônghoàiphínănglượngđểchạytrốnnhữngcáibóngtrêntường.Nóbảochúngtakhôngnênsợcáichết,vàchúngtachỉnênsợhãichínhtựthânnỗisợ.

3.Nhưngsựkhônngoannóigìvềtìnhyêu?Cóphảilàthứgìđónên

bịtừbỏhoàntoàn,giốngnhưcàphêhaythuốclá,haythithoảngđượcphépviệnđến,nhưcốcrượuvanghaymộtthanhsôcôla?Cóphảitìnhyêutrựctiếpđối lậpvớimọi thứmàsựkhônngoanđạidiện?Liệunhữngnhàhiềntriếtmớibốirốihaychỉcónhữngđứatrẻôngcụnon?

4.Tuymộtsốnhàtưtưởngthôngtháiđãgậtđầuchấpthuậntìnhyêu,nhưnghọvẫncẩntrọngrútrasựkhácbiệtgiữanhữngbiếnthểcủanó,cũngnhưcáchcácbácsĩkhuyên tahạnchếdùngmayonnaise,nhưngvẫnđượcphépnếunóđượclàmtừcácchấtítbéo.HọphânbiệttìnhyêuhấptấpcủaRomeovàJulietvớisựthờphụngtrầmmặccủaSocratestrướccáiThiện,họđốilậptìnhcảmthừamứacủachàngWerthervớitìnhyêuthươnghuynhđệcủaGiê-su.

5.Sựkhác biệt có thể được nhóm lại thành các phạm trù tình yêuchínchắnvàtìnhyêunonnớt.Đượccổxúytheogầnnhưmọicách,triếtlýcủatìnhyêuchínchắnnằmởnhậnthứcchủđộngvềcáithiệnvàcáiáctongmỗi con người, chất đầy sự ôn hòa, chống lại sự lý tưởng hóa, hoàn toànkhôngcó lòngghen tuông,khổdâmhayámảnh,nó làmộthình thứccủatìnhbạnvớimộtchiềukíchtínhdục,dễchịu,thanhthảnvàđượchồiđáp(vàcólẽgiảithíchtạisaohầuhếtnhữngaiđãbiếtđếnbờbếnhoangdãcủalòngkhaokhátsẽtừchốigọisựkhôngđauđớncủanóbằngtướchiệutìnhyêu).Tìnhyêunonnớt,tráilại(mặcdùsựphânchianàychẳngmấyliênquanđếntuổitác)làcâuchuyệnvềsựbấpbênhhỗnloạngiữahaibờlýtưởnghóavànỗithấtvọng,mộttrạngthángchànhnơicảmgiácđêmêvàhạnhphúcphatrộnvớiấntượngvềchếtđuốivàbuồnnônthốctháo,nơicảmxúcmàngườitarốtcuộctìmthấycâutrảlờiđicùngvớicảmxúcchưabaogiờngườitaxalạđếnthế.Đỉnhđiểmlogiccủatìnhyêunonnớt(bởivìnótuyệtđối)nằmởcái chết, theo cáchbiểu tượnghayhiện thực.Cựcđiểmcủa tìnhyêu chínchắnlàhônnhân,vànỗlựctránhcáchchếtbằnglệthường(báoChủnhật,bàn là quần, các thiết bị điều khiển từ xa). Tình yêu non nớt không chấpnhậnthỏahiệp,vàchỉcầntừchốithỏahiệp,chúngtađangđiđếnmộtdạngđạihồngthủy.

6.Vớicảmthứcchungngâythơrằngnhữngvấnđềphứctạpcóthểnảynở,tôithithoảngsẽhỏi(nhưthểcâutrảlờicóthểnằmgọnsaulưngmộtbìthư),“Tạisaotấtcảchúngtakhôngđơngiảnlàyêulẫnnhau?”Vâyquanhtứbềbởinhữngnỗithốngkhổcủatìnhyêu,nhữnglờicàmràmcủabố,mẹ,

anhchịem,bạnbè,haycácngôisaochươngtrìnhtruyềnhìnhnhiềutập,tôivẫnsẽkiêntrìnuôiniềmhyvọngđơngiảnvìmọingườiđềuhứngchịuvàkhổsởtừnỗiđauđớnnhưnhau,nêncóthểtìmthấymộtcâutrảlờichung–mộtgiảiphápsiêuhìnhhọcvớinhữngvấnđềlãngmạncủathếgiới,cũngvớimứcđộ lớn laonhư câu trả lời củanhữngngườiCộng sảnvề cácbấtcôngcủatưbảnquốctế.

7.Tôikhôngcôđộctrongcơndumiênkhôngtưởngcủamìnhmàđicùngvớimộtnhómngười,tôigọihọlànhữngnhàthứcchứnglãngmạn[1],nhữngngườitintưởngrằngvớiđầyđặnsuynghĩvàliệupháp,tìnhyêucóthểtrởthànhmộttrảinghiệmítđauđớn,vàgầnnhưlànhmạnh.Nhómcácnhàphân tích, truyềngiáo, hiền triết ngườiHindu,nhà trị liệuvànhàvănnày,trongkhithừanhậntìnhyêuđầynhữngvấnđề,chorằngnhữngvấnđềnguyênkhởihẳnphảicócácgiảiphápnguyênkhởitươngứng.Đốimặtvớinỗikhổcủahầuhếtnhữngcuộcđờiduycảm,cácnhàthựcchứnglãngmạnsẽ thửxácđịnhnguyênnhân–phức cảm tự trọng, phức cảmngười chao,phức cảm ngườimẹ, phức cảm về phức cảm – và đề xuất phương thuốc(bằngphéptrịliệuluânhồi,đọcThànhphốcủaChúa[2],làmvườnhayhànhthiền).ĐịnhmệnhcủaHamletcóthểtránhnhờsựtrợgiúpcủamộtnhàphântíchtửtếtheopháiJung[3],Othellocóthểđẩylùitínhhunghăngbằngmộtcáiđệmmátxa,Romeocóthểgặpaiđóthíchhợphơnquamộtđạilýmaimối,Oedipuscó thểchiasẻnhữngvấnđềcủamìnhbằngphép trị liệugiađình.

[1. Nguyên văn: romatic positivist. Từ positivist, chỉ nhữngngười theochủnghĩa thựcchứng(kết luậndựatrêndữkiện),cócùnggốcvớitừpositive.Vìthếtácgiảcòncóhàmnghĩanhữngngườicótháiđộtíchcực,tráivớibiquan.]

[2.Tácphẩmbànvề triết lýKi tôgiáodoThánhAugustienviếtnăm426.]

[3.CarlJung(1875-1961):nhà tâmphânhọcThụySĩ.ÔngtừngcóthờigianthâncậnvớSigmundFreud,nhưngsaunàyhaingườibấtđồngvềbảnchấtcủalibidovàtôngiáo.]

8.Trongkhinghệthuậtcómốiámảnhbệnhhoanvớicácvấnđềđikèmtheotìnhyêu,cácnhàthựcchứnglãngmanlạichútâmvàonhữngbước

thiết thựcnhằmngăncácnguyênnhân thôngthườngnhấtdẫnđếnnỗikhổnãovàđau tim.Bêncạnhquanđiểmbiquancủahầuhếtgiớivănchươnglãngmạn phươngTây, các nhà thực chứng lãngman xuất hiện như chiếnbinhcan trườngcủamối lối tiếpcậnkhaiminhhơn,đảmbảohơnvàmộtlĩnh vực trải nghiệm nhân sinh từ trước đến nay vẫn dành cho trí tưởngtượngsầubicủacácnghệsĩsuyđồivànhàthơtâmthần.

9.NgaysaukhiChloerờibỏ,tôivôtìnhgặpphảimộtcuốnkinhđiểnvềvănchương thựcchứng lãngmạn trênkệhiệusáchởnhàga, tácphẩmcủa bác sĩ Peggy Nearly nào đó với nhan đềCon tim chảy máu (PeggyNearly,CapuletBooks,1987).Mặcdùđangvội trởvềvănphòng, tôivẫnmuacuốnsách,bị thuhútbởi lờinhậnxét trênbìasaumàuhồng,vớicâuhỏi,“Phảichăngyêulàluônchịuđaukhổ?”BácsĩPeggyNearlynàylàai,mộtphụnữcóthểđưaralờigiảichocâuđốhócbúaấy?Ngaytừtrangđầutiêncủacuốnsách,tôiđãbiếtđượcbàlà

…cửnhânHọcviệnTìnhyêuvàQuanhệconngườiOregon,hiệnđangsốngởvùngSanFrancisco,nơibàthựchànhtâmlýhọcphântích,trịliệutrẻem,vàtưvấnhônnhân.Bàlàtácgiảcủanhiềutácphẩmvềviệcnghiệnxúccảm,cũngnhưghentịdươngvật,độngnăngnhóm,vàchứngsợchỗđôngngười.

10. Vàcuốncon timchảymáunàyviết về cái gì?Nókể câuchuyệnkhôngmaynhưnglạcquanvềnhữngngườiđànôngvàphụnữyêuphảiđối tượngkhôngphùhợp,nhữngkẻcưxửcụccằnvớihọhayđểhọtrốngvắngcõilòng,dínhlíuđếnrượuchèhaytrởnênbạolực.Nhữngngườinày tạomộtmối liên hệ vô thức giữa tình yêu và đau đớn, và không thểngừnghyvọngrằngtípngườikhôngthíchhợpmàhọchọntônthờsẽthayđổivàyêuhọđúngmức.Cuộcđờihọhẳnsẽbịhủyhoạibởiảotưởngrằnghọcóthểuốnnắnnhữngngười,vềbảnchấtlà,khôngthểđáplạinhucầuvềcảmxúccủahọ.Ởchươngthứba,bácsĩNearlyđãxácđịnhgốcrễcủavấnđềnằmởcácôngbốbàmẹthiếusót,mangđếnnhữngchuyệntìnhkhôngmaynàysựhiểubiếtsailệchvềquátrìnhthươngyêu.Nếunhưhọchưabaogiờyêunhữngaitốtvớimình,đólàbỏinhữnggắnbócảmxúcsớmsủanhấtcủahọđãdạyhọrằngtìnhyêuchỉbấtkhảhồiđápvàtànđộc.Nhưngbằngviệc tham gia trị liệu và suy xét lại tuổi thở, họ có thể hiểu được gốc rễchứngkhổdâmcủamình,vàhọcđượcrằngkhaokhát thayđổingườitìnhkhôngthíchhợpcủahọchỉlàdihàicủamộthuyễntưởngấutrĩmuốnhoán

cảibốmẹhọthànhnhữngngườitraolòngyêuthươngđúngmức.

11.Cólẽvìđãđọcxongcuốnsáchchỉvàingàytrước,tôithấymìnhrútramộtsựsóngđôilạlùnggiữacảnhngộcủanhữngngườiđượcbácsĩNearlymiêutảvànhânvậtnữhínhtrongtiểuthuyếtvĩđạicủaFlaubert,EmmaBovarybiđát.EmmaBovarylàai?CôlàmộtphụnữtrẻsốngởmiềnquênướcPháp,lấymộtôngchồngyêucôthathiếtnhưngcôkinhtởm,vìcôđãdầngắn tìnhyêuvớinỗiđauđớn.Kếtquả làcôbắtđầungoại tìnhvớinhữngngườiđànôngkhôngthíchhợp,nhữngtênhènđốixửtànđộcvớicôvàcôkhông thểdựavàohọđể lấpđầynhữngkhaokhát tìnháicủamình.EmmaBovarylâmbệnhbởivìcôkhôngthểngưnghyvọngnhữngngườiđórồisẽthayđổivàyêucôđúngmức–trongkhirõràngRodolphevàLéonchỉxemcônhưlàmộttròtiêukhiển.Thậtkhôngmay,Emmathiếucơhộithamgiatrịliệuvàtựýthứcđủđểnhậnranguồngốchànhvikhổdâmcủamình.Côbỏlơngườichồngvàđứatrẻ,tiêuphítiềncủagiađình,vàsaucùngtựsátbằngthạchtín,đểlạiđứaconnhỏvàngườichồngquẫntrí.

12.Đôikhithậtthúvịkhinghĩ:cácsựkiệntrongquákhứcóthểdiễnrakhácthếnàonếunhưlúcđócónhữnggiảiphápnhấtt.ĐiềugìxảyranếubàBovarycóthểthảoluậnvấnđềcủamìnhvớibácsĩNearly?Điềugìxảyranếuthuyếtthựcchứnglãngmạncódịpcanthiệpvàomộttrongnhữngchuyệntìnhbikịchnhấtcủavănchương?NgườitatựhỏinếuEmmabướcvàophòngmạchcủabácsĩNearlyởSanFrancisco,cuộctròchuyệnsẽdiễnrathếnào.

(Bovarynứcnởtrênsofa.)

NEARLY: Emma, nếu chịmuốn tôi giúp, chi phải cho tôibiếtchịgặpphảichuyệngì.

(Khônghềnhìnlên,bàBovaryxìmũivàochiếckhănthêu.)

NEARLY:Khóclàmộttrảinghiệmtíchcực,nhưngtôikhôngnghĩchúngtanêndànhtoànbộnămmươiphútđồnghồchoviệckhóc.

BOVARY: (thốt lên trong nước mắt) Chàng không viết,chàngkhông…thưtừgìcả.

NEARLY:Nhưngmàaikhôngthưtừ,Emma?

BOVARY:Rodolphe.Chàngkhôngviết,khôngthèmthưtừ.Chàngấykhôngyêutôi.Tôichỉlàngườiđànbàtannátcõilòng.Tôilàđứađànbàthảmhại,khốnkhổ,nonnớtbịlàmchotiêuđiều.

NEARLY:Emma,đừngnóinhưthế.Tôiđãbảocô,côphảihọccáchyêubảnthânmình.

BOVARY:Tạisaophảikhổbằngcáchyêumộtkẻngốc?

NEARLY: Bởi vì cô là một người xinh đẹp. Và bởi vì côkhôngthấymìnhnghiệnnhữngngườiđànônggâyrađaukhổ.

BOVARY:Nhưngtôihạnhphúcvàolúcấy.

NEARLY:Hạnhphúcthếnào?

BOVARY:Ởtrongtrạngtháiđó,cóchàngbêncạnhtôi,làmtìnhvớichàng,cảmgiáclàndachàngchạmvàotôi,cưỡingựaquakhurừng.Tôicảmthấyquáthực,thấymìnhđượcsống,vàgiờđtôiđangthảmhại.

NEARLY:Cóthểcôđãcảmthấymìnhđượcsống,nhưngđólàvìcôbiếtcảmgiácđókhôngtồntạimãi,côbiếtngườiđànôngấykhôngthực sựyêucô.Côghét chồngmìnhvì anh tanghe theomọiđiềucônói,nhưngcôkhôngthểngừngyêuloạiđànôngmấtđếnhaituầnlễđểtrảlờimột lá tư.Nói thẳngnhé,Emma,quanniệmtìnhyêucủacôlàmlộradấuhiệucủaámảnhcưỡngbứcvàkhổdâm.

BOVARY:Thậtư?Làmsao tôibiếtđược?Tôikhôngquantâmliệunócóphảilàbệnh,tôichỉmuốnhônchàng,cảmthấychàngômtôitrongtay,đượcngửithấymùinướchoatrêndachàng.

NEARLY:Côphảibắtđầunỗlựcnhìnvàobêntrongmình,nhìnlạituổithơcô,rồicólẽcôsẽnhậnramìnhkhôngđánggánhchịutoànbộnỗiđauđớnđó.Tấtcảchỉvìcôlớnlêntrongmộtgiađìnhbấtổn,ởđónhững nhu cầu cảm xúc của cô không được giải tỏa, mà cô bị kẹt trongkhuônmẫunày.

BOVARY:Chatôichỉlàmộtnôngdânbìnhthường.

NEARLY:Có thể,nhưngôngấycũng làngườikhôngđángtincậyvềcảmxúc,thếnênlúcnàycôphảnứngtrướcmộtnhucầukhôngđượcthỏamãnbằngviệcyêumộtngườiđànôngkhôngthểchothứcôthựcsựmuốn.

BOVARY:VấnđềnằmởCharleschứkhôngphảiRodolphe.

NEARLY:Côgáiạ,chúngtasẽgácchuyệnđósangtuầnsau.Sắphếtgiờchocuộctròchuyệnnàyrồi.

BOVARY:Ôi, bác sĩNearly, tôi đã định giải thích với bà,sangtuầnsautôikhôngthểtrảtiềnchobàđược.

NEARLY:Đâylàlầnthứbacônóivớitôiđiềunày.

BOVARY:Tôixinlỗi,nhưngchuyệntiềnbạckháquantrọngvớitôilúcnày,tôiquáthiếuhạnhphúc,baonhiêutiềntôiđổvàoshoppinghếtcả.Chỉmớihômnay,tôiđãđếncửahàngvàmuabacáiváymới,mộtđêthêucóhìnhvẽ,vàmộtbộấms

13.ThậtkhótưởngtượngramộtkếtthúccóhậuchocuộctrịliệucủabàBovary,haymộtkếtcụchạnhphúchơnchocuộcđờicô.PhảilàmộtnhàthựcchứnglãngmạnnhiệtthànhmớitinbácsĩNearly(nếuđượctrảthùlaotốt)cóthểbiếnEmmathànhmộtngườivợchutoàn,khôngcưỡngbứcvàbiết chăm lo, để biến quyển sách của Flaubert thànhmột câu chuyện lạcquanvềsựchuộclỗithôngquaviệchiểubiếtcáitôi.TấtnhiênbácsĩNearlyđãcómộtsựdiễngiảivềvấnđềcủabàBovary,nhưngcómộtsựkhácbiệtlớngiữaxácđịnhvàgiảiquyếtmộtvấnđề,giữasựthôngtháivàmộtcuộcđờikhônngoan.Tấtcảchúngtađềuthôngminhhơnkhảnăngmìnhcóthể,vàviệcýthứcvềsựđiênrồcủatìnhyêuchưabaogiờcứuaiđóthoátkhỏihủbại.Cólẽquanniệmvềsựkhônngoanhaytìnhyêukhôngđauđớncũnghàmchứamộtsựmâuthuẫngiốngnhưquanniệmvềmộttrậnchiếnkhôngđổmáu(khôngxétđếnCôngướcGenève[4])–đơngiảnlànókhôngthểtồntại.GiữabàBovaryvàPeggyNearlylàcuộcđốiđầugiữabikịchlãngmạnvàsựthựcchứnglãngmạn.Nólàcuộcđốiđầugiữasựkhônngoanvàđốicựccủakhônngoan,vốnkhôngphảisựngudốt(thứdễcảithiện),màlàviệckhôngthểhànhđộngdựatrênnhữnggìngườiđóbiếtlàđúng.BiếtchuyệntìnhcủamìnhlàphithựctếcũngkhônggiúpíchgìchocảChloelẫntôi.Biếtmìnhcóthểlàkẻngốccũngkhônggiúpchúngtatrởthànhnhàhiềntriết.

[4.CôngướcGenèvebaogồmbốnđiềuước,đặttiêuchuẩncholuậtphápquốctếvềcácứngxửvớichiếntranh.]

14.Mangnỗibiquanvànỗiđaukhóchữalànhcủatìnhyêu,tôiquyếtđịnhquaylưngkhỏichúng.Nếuniềmlạcquanlãngmạnkhônggiúpíchgìđược,sựkhônngoancònlạiduynhấtlàlờikhuyênkhắckỷ,đừngbaogiờyêutrởlại.Bởithếtôisẽthoáiluikhỏithếgiới,khônggặpmộtai,sốngthanhđạm,vàthumìnhvàosựhọcttậpkhắckỷ.Tôiđọcvàngưỡngmộcáccâuchuyệnvềđànông,đànbàthoátkhỏimốisaonhãngtrầntục,nguyệnthềtrinhbạchvàsốngsuốtcuộcđờitrongnhữngtuviệnhaynhàtunữ.Cócâuchuyệnvềcácẩnsĩđãsốngẩndậttrongnhữnghangđộngtrênsamạctrongsuốtbốnmươi,nămmươinăm,chỉ sốngbằng rễcâyvàquảberry,khôngbaogiờnóichuyệnhaygặpmặtngườikhác.

15.,một tốingồidựtiệc,húthồnvàođôimắtRachelkhicô tríchyếucuộcđờivănphòngcủacôchotôinghe,tôichoángvángnhậnramìnhcó thể từbỏmột triết lýkhắckỷđẻ lặp lại tất cả lỗi lầmđãkinhquavớiChloedễdàngđếnthếnào.NếutiếptụcnhìnvàomáitócđượcbúitrangnhãcủaRachel,haysựnhãnhặntrongcáchcôcầmdao,nĩadayđôimắtxanhngầndồidàobiểucảmcủacô,tôibiếtmìnhsẽkhôngsốngsóttoànthâyquabuổitối.

16.HìnhảnhRachelbáođộngtôivềnhữnggiớihạncủacáctiếpcậnkhắckỷ.Mặcdù tìnhyêucó thểkèmđauđớnvàchắcchắn là thiếukhônngoan,ngườitavẫnđâmđầuvàoyêu.Nóvừatấtnhiên,vừavôlý–vàsựvôlý,thậtkhôngmaynằmởchỗkhôngcólýdonàochốnglạinócả.ChẳngphilýsaonếuluivềởẩnởđồiJudaean[5]đểsănbắnvàháilượm?Nếutôimuốncanđảm, chẳng lẽ không có cơhội nào lớnhơnđể tôi chứng tỏ lòng anhhùngtrongtìnhyêu?Hơnnữa,tấttậtsựhysinhmàcuộcsốngkhắckỷđòihỏichẳngphảichothấyrằngcóthứgìđóhènmạtởtrongđósao?Ởtrungtâmcủachủnghĩakhắckỷlàkhaokhátlàmchínhmìnhthấtvọngtrướckhiai đó có cơ hội làmđiều đó.Chủ nghĩa khắc kỷ là thành lũy sống sượngchống lạinhữngmốinguyvè tình thươngyêucủakẻkhác,mộtmốinguycònkhódunghơncảsống trongsamạc.Khikêugọingười ta sống thanhđạm,khôngvướngbậnnhữngnáođộngcủacảmxúc,thuyếtkhắckỷchỉđơngiảnlàtìmcáchchốibỏtínhhợpthứccủamộtsốnhucầunàođócủaconngười,tuycókhảnănggâyđauđớnnhưnglạimangtínhnềntảng.Dùcócan

đảmthếnào,kẻkhắckỷrốtcuộclạilàkẻhènnhát,tạingaythờiđiểmcólẽdồidàohiệnthựcnhất,khoảnhkhắccủatìnhyêu.

[5. Dãy đồi ở Israel, gần các thành phố trong Kinh Thánh nhưJerusalem,Bethlehem…]

17.Taluôncónguycơtựlàmmìnhtrởnênđuimùtrướcsựphứctạpcủamộtvấnđềbằngcáchđềracácgiảiphápnhằmgiảmthiểuvấnđềấythànhmẫu số chung nhỏ nhất. Cả thuyết thực chứng lãngmạn lẫn thuyếtkhắckỷđềulàcâutrảlờikhôngthỏađángchocácvấnđềmànhữnggiàyvòcủatìnhyêugâyra,bởivìcảhaiđềutẩytrừcâuhỏithayvìtunghứngvớicácmâuthuẫntrongnộihàmcâuhỏiđó.Nhữngngườikhắckỷđãtẩytrừnỗiđauvàtínhchấtphilýcủatìnhyêuthànhmộtlậpluậnxácquyếtchốnglạitìnhyêu–bởivậyhọkhông thểcânbằngchấn thương rõ ràng tronghammuốncủachúngtavớitínhkhóchiềucủacácnhucầuxảmsúc.Mặtkhác,nhưng nhà thực chứng lãngmạn có lỗi trong việc tẩy trừmột chút khônngoannàođótrongtâmlýthànhmộtđứctinrằngtìnhyêucóthểkhônggâyđauđớnchobấtkỳai,chỉcầnchúngtahọccáchyêubảnthânmìnhhơnmộtchút–dođókhôngthểtunghứngmộtnhucầuvềsựkhônngoanvớinhữngkhókhănhiểnnhiêncủaviệcthựcthinhữnggiáohuấncủanó,vàthếlàtagiảmtrừbikịchcủabàBovarythànhsựminhhọachonhữnglýthuyếtthựcthoạicủabácsĩNearly.

18. Tôi nhận thấy cần rút ra một bài học phức tạp hơn, ngõ hầuđươngđầuvớinhữngsựkhôngtươnghợpcủatìnhyêu,bàihọcấyhòatrộnnhucầukhônngoanvớivẻbấtlựccủakhônngoan,đanxensựdạidộtcủalòngmêđắmvớitínhchấtkhôngthểtránhkhỏicủamêđắm.Tìnhyêuphảiđượcnhậnchân,chứtakhôngđượctháochạyvàomộtniềmlạcquanhaybiquanmang tínhhọc thuyết,khôngđượcdựngnên triết lývềnhữngnỗisợcủata,haymộtđạođứcquanchonhữngnỗithấtvọngcủata.Tìnhyêudạychođầuócthíchphântíchlàphảibiếtnhúnnhường,vìdùchocónỗlựcđếnđâuđểnhânranhữngchânlýthườnghằng(thậmchígạchđầudòngcáckếtluậnvàxếpchúngvàomộtchuỗirànhmạch),sựphântíchluônluôncósaisót–vàbởithếhãyluônchuẩnbịtinhthầnchosựmỉamai.

19.NhữngbàihọcnhưvậytrởnênthíchhợphơnkhiRachelnhậnlờimờiđiăntốivớitôituầntiếptheo,vàchỉcầnnghĩđếncôlàtôibắtđầu

thấyrungđộngởcáivùngvẫnđượccácnhàthơgoilàtráitim,nhữngrungđộngchỉcóthểmangmộtýnghĩa–thêmmộtlầnnữatôilạibắtđầuyêu.