tho bui sy nguyen
DESCRIPTION
Thơ Bùi Sỹ NguyênTRANSCRIPT
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 1
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ
(Tập thơ)
Cho những tâm hôn không con nguyên ven, tật nguyền về thân xac hoăc trai
tim, môt ke điên tinh lang thang tim về nơi xưa ho hen, môt ga liêu xiêu đêm
mưa ươt say mềm.
Môt cô nang dơ hơi, môi đêm cươi dăm ba câu vơ vân. Môt thằng bui đơi bât
lương, tan nhân, môt ông gia rao tau phơ cuôi con phô không tên. Môt nôi
buôn tư công ranh chui lên...
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 2
01. Tan giấc mơ chiều
Hai đêm buồn giống nhau. Một bài thơ viết lại. Một nỗi nhớ âu sầu. Một người đi đi mãi.
Ta chẳng thể nào có được cùng em
Giấc mơ xanh thuở cũ
Để vệt nắng vàng lụi bên thềm
Khi mặt trời chưa ngủ.
Ta chẳng thể nào có được vì sao
Ngày xa nhau em ước
Chỉ gió bên tai,
Nắng trên đầu
Và con đường trải ngược.
Khi bước chân sang mùa
Vinh hãnh già nua
Thông minh, nhan sắc ngày một cũ
Chỉ nỗi buồn thôi, chẳng bao giờ.
Những ước mơ
Thôi ước mơ.
Lối cũ em đi
Ta vẫn thắp vệt nắng vàng muôn thuở
Để con phố chia ly
Vẫn còn nhớ đôi chân chiều thiếu nữ
Chiều hoàng hôn không đam mê.
Tắt nỗi đau
Ta chỉ tiếc
Khi xa nhau
Đôi mình còn quá trẻ.
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 3
02. Bài thơ bên cửa sổ
Đếm những điều ra đi
Bằng tháng năm khờ dại
Đếm những điều còn lại
Bằng mỗi sớm mai hồng.
Và rồi em biết không?
Cuộc đời bao ngả rẽ.
Mỗi khi khô giọt lệ
Hãy khóc bằng tâm hồn.
Hãy tách đôi vỏ buồn
Tìm chồi nhân hy vọng
Dưới ánh dương vừa mọc
Bàn tay gieo nhẹ nhàng.
Nếu ước mơ úa vàng
Em hãy tô lại đỏ
Nếu con đường nhiều gió
Hãy bước đều đôi chân.
Nếu em nhớ mùa xuân
Khi hạ vừa tắt nắng
Hãy giữ hồn tĩnh lặng
Rồi cỏ non sẽ về.
Một cuộc tình mải mê
Chỉ làm tim xơ xác
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 4
Một kẻ đi phiêu bạc
Chỉ xanh thêm đợi chờ.
Hãy viết nốt bài thơ
Rồi để bên cửa sổ
Mặc chiều hôm và gió
Cuốn muộn phiền ra đi.
Đếm những điều ra đi
Bằng tháng năm khờ dại
Đếm những điều còn lại
Bằng mỗi sớm mai hồng.
03. Cơn đau bốn mùa
Nhớ nghiêng chao lại tình vụt đi
Buồn ơi đôi mắt kẻ mê si
Lòng em như gió thu lạnh nhạt
Lửa cháy tim ta chẳng nghĩa gì.
Độ trước mùa xuân nàng hay khóc
Lòng ta nắng mới mặt trời mọc
Mắt nhắm môi ghì nhân thế xa
Đời có can gì, mặc kệ ta.
Cuối hạ nhiều mưa một cánh thư
Nàng hong mi ướt viết đôi từ
“Chia tay” rồi hỡi bàn tay nhỏ
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 5
Vuốt nhẹ lòng ta, nhẹ thế ư?
Môi ta khói nhạt run run hát
Phím cầm lạnh ngắt giữa chiều đông
Vài nốt xanh xao vài nốt bạc
“Mi phá mi đồ…” có nhớ không.
04. Hy vọng
Yêu lấy nhé
Sự sống mong manh thế cơ mà
Đừng đề nước mắt khô môi mẹ
Đừng để nắng chiều đỏ vai cha
Yêu lấy nhé
Những khi bỗng thấy đôi chân nhẹ
Hãy bước thật nhanh dừng nhìn lại
Hãy để con tim về ngày mai.
Ôi, ngày mai
Họ trải tình yêu đầy lối nhỏ
Họ để chia ly đi đi mãi
Và nỗi buồn chết khô
Yêu lấy nhé
Cuộc tình màu tro
Chẳng giữ chân ta đêm mùa lạnh
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 6
Đi về đâu bây giờ?
Hét thật to
Đi về đâu bây giờ
Hét thật to
Hỡi cây thánh giá đỏ
Đi về đâu bây giờ?
Giữa tiếng chuông ngân đều rất rõ
Phúc Âm nghe như một bài thơ.
Yêu lấy nhé
Cuộc đời dài như một bài thơ
Xin bỏ lại những vần nông nhẹ
Trong những ngày xưa
Hững hờ.
05. Thất tình
Nắng ngập hành lang
Nàng cười toe toét
Tôi ngồi nói phét
Khói thuốc ngập người.
Có hôm đẹp giời
Nàng khoe mông mẩy
Mấy tay mất dạy
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 7
Bàn tán xôn xao.
Một bữa mưa rào
Cả người ướt nhẹp
Ngắm nàng cũng đẹp
Buồn miệng tán liều…
Chồng nàng đưa đón sớm chiều
Sao tôi ngồi nghĩ những điều vẩn vơ?
06. Sợ
Tôi sợ buồn như trẻ sợ bóng đêm
Em biết không em tôi đang buồn khổ.
Tim thiếu nắng vàng
Hồn tôi thiếu gió
Nên cứ vật vờ trong ký ức về em.
07. Mưa
Ta như giọt mưa trong
Rớt xuống bờ mi lạnh
Lệ em khóc hai dòng
Chảy hai đời xa cách.
Tháng năm thành ảo ảnh
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 8
Tình yêu hoá mây ngàn
Suối mắt em giờ cạn
Giọt mưa giờ rơi hoang.
Góp gió chiều lang thang
Xô ta đời thật nhẹ
Một hồn ta nhỏ bé
Tan vỡ vào hư không.
08. Phố không giờ
Phố không giờ người thưa đèn lạnh
Dài trên những khúc quanh
Bỏ lại chiếc lá khô rạn vỡ
Đôi chân gã độc hành.
Phố không giờ đợi chờ vô định
Một cơn buồn tuyệt đích
Sao chỉ còn Chẳng Ai, Không Rõ
Ta là ta, hay mình?
Phố không giờ còn trơ ra phố
Với một linh hồn nhỏ
Đã bán cho quỷ dữ men nồng
Ai xin không ta cho.
Phố không giờ đời lên vắng hoe
Bỗng thấy dài lê thê
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 9
Độc hành khách bỗng vô nhân ảnh
Đôi chân vấp gió ngã ra hè.
Phố không giờ ta chưa kịp hỏi
Bao giờ Người cứu rỗi
Hỡi Giêhôva chết trong ta
Chết như người vô tội.
09. Hai nửa mùa thu
Bên kia mùa thu
Không ai còn đợi
Một tôi vời vợi
Buồn giữa bên này.
Khép những đắm say
Một con tim mỏi
Một linh hồn rỗi
Về đâu bây giờ…
Nửa thu không chờ
Đã đi vội vã
Nửa kia tàn tạ
Trút cơn mưa dài
Khi chẳng còn ai
Nói lời than thở
Này đây nỗi nhớ
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 10
Hãy về mùa thu
Bên kia mùa thu
Không ai còn đợi
Một tôi vời vợi
Ngàn thu trong buồn.
10. Cơ cầu
Nàng cầu cho mình một tình yêu thủy tinh
Trong suốt ngọt ngào, sắc lịm độc ác.
Giữa ngày Chủ Nhật buồn, ngọn nến lung linh
Chúa buông lơi một cái nhìn khinh bạc.
Ta ngồi chơi vơi trên tầng năm một căn gác
Ngắm mơ ước của nàng quẩn quanh những ô cửa nhỏ.
Một nỗi buồn hình hài không rõ
Bay lên...
11. Hà Nội
Tặng những đôi chân tháng năm đã đi về nơi đây...
Tôi ra Hà Nội bảy năm. Bảy năm của một quãng đời gian truân trầm uẩn,
khi ra đi tóc mẹ còn xanh lắm, nay sợi bạc đã quá nửa phần...
Phố Hà Nội buồn như trái tim một kẻ đi lạc, lúc dài lúc ngắn như trí
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 11
nhớ của một thằng say...
Phố Hà Nội quẩn quanh đến mức chẳng đủ ngã rẽ cho tôi quên được dù
chỉ là một người con gái. Dù dọc ngang ba mươi sáu con đường cũng chỉ
đủ cho hai người bạn tỉnh rượu ngay ở sớm mai. Không có ai, Hà Nội không có ai...
Không có ai vì Hà Nội có quá nhiều những ai - xa - lạ. Họ nói cười
rồi đi vội vã, thây kệ phố nằm rêu bụi tháng năm ròng. Phố héo hon vì
thiếu một dòng sông biết chở nước trong...
Tôi ra Hà Nội bảy năm. Bảy năm của một quãng đời không đong không
đếm, có chăng chỉ là con số những lần ai đó đi qua mình, những nỗi,
những niềm, những cơn, những cuộc, những oằn vai lo lắng cơ sinh...
Phố Hà Nội những phố rất tình. Đôi cô gái thông minh nhan sắc, chở
những con thuyền đến tận bình minh. Khách qua đò, thuyền em về đâu
đời cũng mặc..
Tôi ra Hà Nội bảy năm. Đứa em nhỏ lớn lên vàng võ, biếng chuyện sách
bài, ham chơi theo bầy bạn lông bông ngoài ngõ. Mẹ ngắt nhánh cây bờ
dậu dứ đòn quát nhỏ. "Liệu mà giống anh mi, lớn rồi biền biệt mà đi,
quên gánh nặng đồng Chiều, gánh nhẹ đồng Quan. Bảy năm, nó còn nhớ ai than ai lầm..."
Tôi ra Hà Nội đã bảy năm.
Phố Hà Nội bảy năm.
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 12
12. Mất cái headphone
Hắn lục tung hộc tủ đi tìm cái headphone, miệng làu bàu toàn những câu vô nghĩa. Cái
headphone mới hôm qua còn để trên bàn làm việc của hắn.
Thời buổi này chả cứ gì vợ người, đến thưởng thức nghệ thuật người ta cũng thích dùng cái
của người khác...
Tháng giêng
Tháng hai
Tháng ba
Tháng bốn
Tháng khốn tháng nạn
Đi vay đi dạm được tám cupon
Mua cái headphone mang về thưởng thức
Chiều hè nóng nực ra về bỏ quên
Vừa xuống đến hiên
Chạy lên chẳng thấy
Từ ngày headphone đi về bên ấy,
headphone ơi!
Răng mà headphone không hé lại đôi lời đây hay...
13. Giọt cô đơn không màu
Tặng V.
Lênh đênh chiều lênh đênh
Rơi đi ôi giọt buồn.
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 13
Cô đơn màu trong suốt
Đưa ta qua ngày xanh.
Em mang tên loài mây
Đến bên chiều lá bay.
Đời ngàn cơn gió cuốn
Ta đi về cơn say.
Không ai qua chiều nay
Đếm những lời đắng cay.
Rượu tràn ly trong suốt
Cô đơn ngồi như ngây.
Bay đi ôi loài mây
Trái tim ta vỡ rồi.
Xin em đừng còn ngồi
Bên ánh mắt xanh xao.
Trên cao muôn tầng cao
Có nắng vàng đợi nhau.
Bay đi muôn tầng cao
Cho ta quên được nhau.
Không ai qua chiều nay
Nhớ những lời đắm say.
Màu nào ta cũng thấy
Tên em ôi loài mây.
Cuối xuân, 2001.
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 14
14. Hạ đỏ, hoa hồng trắng
Tặng một người bạn vừa mới đi xa.
Hoa hồng trắng, hoa hồng trắng
Rớt cánh cuối cùng rồi lặng im
Mẹ đứng chôn chân, cha nấc lặng
Hạ đỏ lửa chiều, rát bỏng tim
Hoa hồng trắng vùi vào đêm
Những ước mơ xanh nhiuw tuổi anh
Đã gửi vào trong lòng đất lạnh
Ngoài kia đời vẫn chảy im lìm
Đôi mắt lấp lánh sau cặp kính ấy như vẫn còn nhìn tôi đâu đây…
15. Dòng sông chưa ký ức
Tặng H.G
Khi ta ngã bóng mình bé nhỏ
Những con đường chưa quen
đầy bụi gió
Em ở đâu, dòng sông cánh buồm nâu?
Đừng chở hồn ta về biển cả,
Nơi con sóng bạc đầu
Ngàn năm tan vỡ
vì giông tố.
Khi ta gọi tên một dòng sông
Tuổi thơ bình yên không trở lại
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 15
Khi ta lắng nghe một tiếng lòng
Ảo ảnh tình yêu đi đi mãi...
16. Với em
Em đừng để hồn mình
Đi qua miền nhiều gió
Rồi như cây xấu hổ
Khép nỗi đau vào lòng.
Bầy sẻ sẻ mùa đông
Đã tìm nơi trú lạnh
Bầy lá khô bất hạnh
Cũng tìm hơi đất ngàn.
Em đừng tắt nồng nàn
Từ trong đôi mắt biếc
Để mình ta đơn chiếc
Bên nỗi buồn đời em.
17. Góc xa em ngồi
Tặng cô giáo.
Em ngồi xa, nơi góc trống
Tiếng chuyện trò ngột ngạt căn phòng mùa đông
Giọt nắng cuối cùng
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 16
Băng qua ô cửa sổ.
Đôi vai nhỏ
Nhẹ run
Bình yên trong mắt trong
Trói hết giông tố đời ta vào vô nghĩa
Cơn đau nào mới thôi
Đã không lên thành lệ
Giờ lặng nghe
Em cười.
Em cứ bình yên, cứ xinh tươi
Để mặc hồn ta bên cửa sổ
Gió sẽ qua mùa như chẳng có
Một ta ngồi xa trong đầy vơi.
18. Ngang qua đại lộ
Ngang qua đại lộ,
Những chuyến xe vội vàng xuôi trăm phố
Quét ánh đèn đêm
Đưa bóng ta nằm xuống êm đềm.
Vàng, xanh, vàng, xanh, đỏ.
Ngã tư nào vậy em?
Ngang qua đại lộ,
Nhớ ước mơ từ thời tuổi nhỏ.
Những con đường trong câu chuyện cổ.
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 17
Có tình yêu, lòng nhân ái viết lời ru.
Buồn vui về chung bến mơ
Nào đâu một ngã tư?
Ngang qua đại lộ,
Những tâm hồn chạy theo nhau về đâu.
Tít tắp đêm sâu
Loài bụi nhỏ nhoi mờ đèn phố.
Đời lấp loá trăm màu
Ta chân trần bé nhỏ.
19. Còn tôi đã yêu em
Gió đã qua sông, mùa đông vùi ngủ lại
Điệu huyền cầm đi bỏ một trời mê mải.
Cỏ dưới chân mềm, tình đã khoác áo đêm
Còn tôi đã yêu em.
20. Rock tình
Trao cho em một tâm hồn bệnh
Một ánh mắt dại ngây,
đếm tháng ngày bằng những cơn những cuộc.
Một không gian tình đục mờ khói thuốc
Một đoạn vu vơ đôi tiếng riff trầm
trong cơn rock buồn tênh.
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 18
21. Gửi lại em
Viết tặng một người trên diễn đàn dactrung.net
Gửi lại cho ngày vui
Một nỗi buồn nhỏ dại
Em qua em nhìn lại
Rồi tim thắp yên bình.
Gửi lại câu chuyện mình
Có ngày xưa hơi thở
Từng nhịp nghe còn rõ
Em khắc vào đời anh.
Gửi lại những dòng xanh
Bài thơ xưa em viết
Những ngày mình chưa biết
Đời có hai con đường.
Gửi lại đoá vô thường
Lời ca xưa quen hát
Giọng tình xưa đã lạc
Đóa tình xưa cánh tàn.
Gửi lại cho mây ngàn
Cánh chim xưa bay mỏi
Gửi em linh hồn rỗi
Tháng ngày anh quên vùi.
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 19
Gửi lại cho ngày vui.
Em yêu! Anh gửi lại.
22. Hai giấc ngủ
Ngủ hay là chết?
Giấc mơ nào ru con quên hết
chuyện về sau.
Mỏi những đêm sâu
Cơn ngủ con âu sầu
Câu chuyện kể của người cha nhớ lại
Hoặc súng đạn kẻ thù, hoặc nỗi đời long đong quằn quại
Hai cuộc hành trình, hai thời đại
Giấc ngủ vùi gặp nhau.
23. Rót nữa đi lời tình u uẩn
Rót những nỗi buồn
Không bao giờ cạn
Lên môi em nhạt
Màu son tô hờ.
Để một vần thơ
Lạc vào u uẩn
Dốc tình lận đận
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 20
Trượt qua gót giày.
Rót những đắng cay
Vào lời yêu mỏi
Gửi em hờn dỗi
Một ta hoang đàng.
Để những vội vàng
Nghiêng đời chảy cạn
Lúc ta ngồi hát
Mặt trời đầu vai.
Rót những sớm mai
Bỏ đi biền biệt
Qua sông qua biển
Rồi quên đường về.
Để những mải mê
Như trong tiếc nuối
Gọi thêm lần cuối
Tên em thầm thì.
Cứ rót nữa đi
Lời tình u uẩn...
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 21
24. Cơn đau cát
Biển
chưa bao giờ hát
về tình yêu im lặng của bờ.
Sóng
chưa bao giờ tắt
vì cơn đau cát ủ vần thơ.
Cánh hải âu ngày xưa
Đã ngủ quên trong chiều bay mỏi.
Em
chưa bao giờ hỏi
Về ánh mắt ta đầy bóng tối.
Còn ta
chưa từng nói
Về con đường mặt trời đầu vai.
Những nỗi đời hôm mai
Vẫn đi về như cơn đau cát.
Và biển đời vẫn hát
Quên tình yêu
im lặng
của bờ.
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 22
25. Ca dao
Tóc mai quăn, môi thắm
mắt ướt, giọt lệ lăn.
Ai gieo em nên nỗi trầm luân
Phòng cô bóng tịch
Gối chăn lạnh lùng.
26. Tử Linh Hương
Trút xanh xao che trời cao vời vợi
Kéo gió thấp đưa em về lạc lối
Qua ngày dài bằng nắng và mưa
Những ảnh hình xa xưa
Nhòa lạnh...
Ta là ai trong câu chuyện về mình?
Đứa mục đồng lang thang đếm cỏ hoang tàn hạ
Gã khất hành khát khao đời trên đôi chân rệu rã
Hay chỉ là đôi giọt nhỏ bóng đêm
Trong cái nhìn mắt em
Xa lạ...
Em là gì trong câu chuyện về ta?
Sợi tầm gai dệt lời nguyền biển cả
Hương nồng nàn của một loài hoa chết
Hay chỉ vô nghĩa như tiếng người gào thét
Trong giấc mơ từng ngày đi qua
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 23
Mê mệt...
Tử Linh Hương
Câu chuyện cũ mà người đời thêu dệt.
27. Hành trình hạnh phúc
Về Akarusa và câu chuyện của em
Hạnh phúc là một chuyến đi. Hành trình nào cũng có đích. Em
và một nỗi buồn đứng lại, nhưng Hạ vẫn trở gót theo mùa và
chờ đợi ích chi?
Tình yêu đã làm gì để em đỏ mắt? Hãy bỏ cái ra đi ra phía
ngoài sự thật, để nắng đốt nồng nàn và gió gọi tên. Để phố vẫn
cong trong mắt chiều lên.
Đừng tin vào lãng quên như một người tri kỷ. Nhiều con đường
không có trong lý trí. Một em với một em bằng cuối cùng vẫn
một. Hành trình hạnh phúc vẫn ra đi.
28. Không còn đại dương
Cuối cùng cho HG
Em, cánh buồm chiều về đâu
Khi không còn đại dương trong mắt nhau?
Ghềnh đá ôm những lời trách cứ
Sóng mãi còn nghe đến bạc đầu.
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 24
Em, bọn mình xa cách chưa
Khi tháng ngày trở mùa đi rất thưa?
Lời nói bay qua, từng lời nói
Giữa đời nhau giờ bỗng thấy thừa.
Em, con đường mưa dốc trơn
Lối đi về hẹn thề xưa cũ hơn
Mình gỡ tay nhau thêm lần nữa
Để được chia nhau thấy tim hờn.
Em, ngước lên vùng bóng đêm
Chuyện tình nào cho em thôi lãng quên?
Lời nói nào khơi dòng sông lệ chảy
Cho hồn anh cạn, xác anh mềm.
Em, mai rồi đời về đâu
Khi không còn đại dương trong mắt nhau?
Ghềnh đá ôm mãi lời trách cứ
Xác rong trôi trên sóng bạc đầu.
29. Không tha thứ
Tặng T. và H.
Anh tìm thấy chính mình rồi đánh mất
Giống như tóc thề, em nuôi rồi lại cắt.
Lầm lỗi thay tên bằng lãng quên
(Nhưng sám hối đâu chỉ cần cúi mặt...)
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 25
Số phận chỉ là con số không hình hài
Sao anh cõng suốt đời đến nhàu nát hai vai.
Vẫn biết, đôi khi tha thứ không cần thiết
Nên khoảng lặng đêm nay em đã giữ thật dài.
- Thì cuối con đường là một ngã ba
Nhưng em biết không, hành trình đã rất xa.
Nhất là khi hai đứa mình tim đã mỏi...
Khoảng lặng vỡ òa.
Có gì khác nhau
giữa củ hành và một nỗi đau
Khi cả hai cùng làm nên nước mắt?
30. Có nghĩa gì đâu
Tặng Bình Nhi
Có nghĩa gì đâu những tiếng nói này
Tôi gọi tên em rồi lạc giữa cơn say
Nghe phố hẹp đưa bàn chân chấp chới
Ngày vỡ tan ra rơi xuống đêm dài.
Mùa thu vàng sẽ qua đây sớm mai
Hạ sẽ khóc giọt chia tay bàng bạc
Giữa hồn nhiên, em vẫn cao tiếng hát
Tôi giữ lại tôi một chút tiêu điều.
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 26
Có nghĩa là chẳng có nghĩa gì nhiều
Chỉ là tôi còn với mãi thương yêu
Ngôi sao cũ đã qua thiên hà cũ
Giờ thấy lại em nên lại lấp lánh chiều.
Và suốt cuộc đời tôi chỉ mong em hiểu
Những ngõ vui buồn là lối hạnh phúc qua
Có bóng tối ôm từng lời yêu mỏi
Có nồng nàn và có cả xót xa.
Có nghĩa gì đâu những phút giây này
Tôi ngồi đếm nỗi buồn trôi qua kẽ tay
Nghe ngày tháng diệu vời như muốn hỏi
Em yêu kiều, em có biết đắm say?
31. Có điều gì không em?
Có điều gì là mãi mãi, em xinh tươi hay những ước vọng xưa?
Có điều gì là vĩnh viễn, những phút đã qua hay năm tháng vẫn chờ?
Hay con đường mưa đi mòn chân không hết?
Tôi đang nghe mùa hạ chết vào thơ.
Mùa hạ chết vào thơ...
Có điều gì là vô nghĩa, những cuộc tình xanh xao mộng mơ
Mắt em thẳm sâu, một cái nhìn lâu để thấy mình đôi mươi già cỗi.
Có điều gì là không qua nông nổi?
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 27
Em có nghe một trời không thôi đầy gió?
Một hồn yêu thương còn đó
Một đời không thôi lầm lỡ.
32. Lời ru cho đôi mắt
Trong đôi mắt em cả một trời lừa dối
Một chút ngây thơ
Bao nhiêu là vô tội.
Ta vật vờ đi dọc cơn mơ
Rồi thả hồn mình lạc lối.
Trong đôi mắt em từng giọt dài lệ nhỏ
Ta tưởng có nỗi đau
Nên ghì vai ôm về dành dỗ.
Ôi, vắng những nỗi đau thì đời cũng có sao.
Lệ thường có đáng là bao.
Trong đôi mắt em
Có một ta ngân nga câu hát cũ
Đàn chiều đã trùng dây
Thanh âm trầm ru em cơn ngủ
-À ơi
Trăng bạc, đêm mòn, ngủ ngon đôi mắt nhé.
Sớm mai đây lại xây đời dâu bể
Tình này gửi lại em thôi
Buồn này tôi nhận về tôi.
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 28
33. Cây ghita cô đơn
Dành tặng cây ghita thương yêu
Cây ghita cô đơn
Đừng lên buồn thành lệ
Cây ghita cô đơn
Ru ta lời tình khẽ
Phím mỏi chiều tay trơn.
Tóc em dài từng sợi
Nối bình yên suốt đời
Từng ngón tay từng ngón
Ta vuốt hoài không thôi.
Em kể một ngày vui
Hồn ta vừa trẻ lại
Rồi kể thêm tê tái
Tim ta nghe vỡ òa.
Lối mặt trời đi qua
Ta trồng loài năm tháng
Cỏ thời gian nở hoa
Cháy một màu im lặng.
Cây ghita cô đơn
Có gì như tiếng nấc,
Hay giọng em dỗi hờn
Cho ta lòng trĩu nặng.
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 29
Dẫu biết rằng phôi pha
Mãi mãi là sự thật
Em sẽ còn chờ ta
Sau những gì đã mất?
Cây ghita cô đơn
Cuộc tình này lận đận
Đừng hát khúc ca mòn
Tình yêu hay số phận
Tình yêu kết mộng tròn,
Số phận ngàn xô đẩy.
Cây ghita cô đơn
Sắp đi qua hai bảy
Tay mẹ bắt đầu run
Hồn ta xanh xao mấy
Còn sắc nào phai hơn?
Cây ghita cô đơn
Suốt đời em còn hát
Suốt đời em còn đợi
Ta suốt đời tay trơn.
34. Những câu chuyện không mở đầu, không lời kết
Anh ngại nói về mình quá đỗi
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 30
Ngại nhưng vì em hỏi
Cơn gió vu vơ tạt ngang nỗi nhớ
Cửa sổ phòng đêm lạnh mở
Thành phố lạ, bình yên lên rất lạ
Ký ức không tên triền miên.
Chẳng biết câu chuyện này
Đã viết từ đâu
Cho anh kể từ đâu.
Chẳng biết đôi chân mỏi đường dài
Đã ngồi lại nơi nào
Đếm bao nhiêu sỏi đá.
Đếm những người đi qua
Đời nhau
Rồi hóa thành xa lạ...
Hay là từ chiếc khuy áo bạc màu
Anh cài then lên miệng cây đàn
Để theo anh suốt đời làm bạn
Suốt đời
Cầm tù trong câu hát.
Tình ơi...
Hay là từ con số hai mươi
Anh chép trong nhật ký một người
Một người có tên, cố nhiên, nhưng em đừng nên biết.
Con số ấy đã chết.
Hay là từ một ngã tư đêm hai lăm
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 31
Rẽ đời anh vào một ngõ tối tăm
Đầy gió lạnh.
Nhưng anh hiểu, những lối đi vòng quanh
Đều tìm về ngả rẽ.
Hay là thôi, cho anh kể
Từ một đêm về cuối mùa đông
Đoạn đường không
Mưa phùn gieo hạt.
Cơn say cũ ướt mèm
Một người sang hai bảy
Liêu xiêu vấp gió trời
Từng giọt từng giọt xô nhau rơi mặn chát.
Hay là...
Nhưng câu chuyện ấy biết nơi nào đoạn kết
Khi lời mở đầu anh chẳng biết từ đâu
Vụn vỡ những mảnh ghép li ti
Như những vì sao vụn vỡ trên đầu
Đêm nay sáng mãi.
Thành phố lạ chìm vào đêm sâu...
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 32
35. Hai đáy ly
Hai người đàn ông lấp đầy căn phòng trống
Rót câu chuyện buồn giọt đục, giọt trong
Nắng vỡ ra trên từng mảng rêu quặn đau ô cửa sổ
Của hai thế hệ cách nhau hai đáy ly vàng võ
Đốt thế giới vào lòng.
36. Người yêu của bạn
Em
Cứ khóc suốt đời sao?
Người bạn của anh đã chết
Chiếc hôn xưa chắc đã lạnh tự thuở nào.
Như hai mé song song của một đường ray bất tận
Cứ thế bọn mình tồn tại bên nhau
Nhàu nát tháng ngày, nhàu nát nỗi đau
Nhàu nát yêu thương, nhàu nát từng câu chữ.
Như con đom đóm đêm lập lòe quanh ô cửa sổ
Em chập chờn sáng, chập chờn tối, tất cả đều lặng lẽ.
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 33
37. Chờ em vơi gánh thu tình
Cho em một gánh mùa thu
Trên vai kĩu kịt sương mù
Lối nhỏ nghiêng câu chào nhỏ
Khẽ khàng như giọt lời ru.
Cho em một cánh tình thư
Hẹn hò vào đêm trăng hạ
Trăng khuyết trăng tròn vội vã
Nhìn nhau mùa đã theo ngày.
Cho em một chút hồn say
Hai mươi có về thêm lại?
Tuổi ngơ ngác buồn đi mất
Bọn mình ai nợ tình ai?
Thôi ta một mình ở lại
Chờ em vơi gánh thu tình.
38. Gương mặt
Tôi cứ hỏi khi nhìn vào mỗi gương mặt,
Vì sao Gwynplaine suốt đời cười nhăn nhở?
Ồ, câu hỏi hay! Tại Hugo vung tay lỡ?
Không biết...
Có lẽ là do bàn tay bọn buôn người mọi rợ.
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 34
Gương mặt thường không phản ánh nhân cách của chủ nhân
Mà là nhân cách của thằng có cái bóng nằm trong đáy mắt.
39. Chia anh một nửa
Chia cho anh một nửa buồn đi
Đừng để nghĩ suy chìm sâu đêm vào mắt.
Tình yêu đấy! Tình yêu có thật.
Cũng giống như giông bão
Và bình yên cùng thắp trên đời.
Chia cho anh một nửa buồn thôi
Nửa kia em gấp lá thư con thuyền nhỏ.
Nước mắt làm mưa thôi rớt xuống từ trời
Cuốn trôi đi, ơi thuyền giấy trôi đi!
Dòng sông này cho em soi lầm lỡ...
Chia cho anh một nửa buồn chưa
Sao đêm vẫn vật vờ cơn mơ cũ?
Phố giận hờn nên suốt đời không ngủ
Để những sớm mai thu trút lá rơi đầy
Thu khóc héo ngàn cây.
Chia cho anh một nửa ngày mai
Nửa còn lại một em còn ở lại.
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 35
40. Trước biển
Trước biển
Ta biết mình đang sống,
Như con còng gió cô đơn trước mặt trời khát vọng
Biết cát vàng chỉ để gót chân quên.
Trước biển
Ta biết hồn mình vẫn bình yên
Dù cánh chim hiền lành đã bay theo tiếng sóng.
41. Gã khất hành lười và một món chua cay
Ta như gã khất hành đi suốt đời trên đôi chân rệu rã.
Cuộc đời là một thực điếm xa hoa,
Mỗi điều nhỏ nhoi nhất rụng rơi
Cũng đã là một bữa no say đầy khao khát....
Em làm một cuộc tình từ cái nhìn lạnh nhạt
Làm một món chua cay ta nhắm suốt ngàn ngày.
42. Giao mùa
Giờ cũng đã đủ tháng năm cho tôi
Thấy mình là sỏi đường ở lại.
Thu đi, như thể bao nhiêu lần vẫn chỉ về một lối.
Gió đã đủ cao để nhìn thấy mắt trời.
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 36
Trong đôi mắt ấy
Nắng đã đủ vàng cho mùa cũ cuốn trôi...
43. Phúc Âm tình
Tôi đã nói với em lần nào
Về nụ hôn ngọt ngào và cơn đau chua chát
Về giấc mơ chiều trong câu thơ tôi hát
Ảo mộng làm xanh bóng tối tâm hồn
Về gió lòng hoàng hôn
Và bao nhiêu những điều vô nghĩa.
Tôi đã viết cho em lần nào
Về tình yêu đầu và tình yêu ở lại
Khát khao mòn trong những khát khao.
Mặt trời buồn treo cơn ngủ trên cao
Dưới lời ru của loài thiên cầm dại.
Em đã thấy băn khoăn lần nào
Hạnh phúc là cây hay là trái?
Sẽ ươm trồng hay sẽ vươn tay hái?
Có những cánh đồng gieo mãi hạt chờ mong
Nhưng suốt đời gặt lại những mùa không.
Tôi đã viết cho mình và nói cạn dòng sông
Của một tâm hồn còn đi trong hoang cũ
Niềm tin đã sang tên khi nguyện cầu chưa đủ
Phúc Âm tình
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 37
Từng trang nát trong lòng.
44. Căn phòng gỗ sồi
Từ câu chuyện trong “Norwegian Wood”- The Beatles
Tôi từng có cô gái ấy
Cũng có gì khác đâu, nàng đã từng có tôi.
Nàng chỉ một căn phòng và hỏi tôi có đẹp?
Ơi căn phòng gỗ sồi.
Nàng mời tôi đêm nay ở lại
Hãy nghỉ chân và hãy ngồi đâu đấy
Tôi đảo mắt nhìn quanh
Căn phòng không một chiếc ghế ngồi...
Tôi để mình ngã lên tấm thảm
Chờ đợi thời gian trôi.
Vài ly rượu, một đôi câu chuyện
Và chỉ thế cũng hai giờ rồi...
Tiếng thì thầm từ đôi môi nhỏ
"Đã đến giờ đi ngủ".
...
Nàng nói nàng làm việc sáng mai
Rồi cười hồn nhiên lắm.
Tôi nói mình chẳng bận vì ai
Rồi thiếp đi ngay trong phòng tắm.
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 38
Buổi sớm khi thức dậy,
Chợt thấy lòng cô đơn biết mấy
Chỉ tôi với mình tôi ở lại
Con chim nhỏ vừa bay.
Tôi nhóm chùm lửa đỏ
Soi căn phòng màu tối
Đẹp không, có đẹp không?
Ơi căn phòng gỗ sồi.
45. Entry for September 11, 2006
Tôi rao đâu đó giữa đời mình
Một con tim chín những buồn xanh
Một câu thơ lỡ đôi ba chữ
Một mảnh hồn say rót cạn tình.
46. Heo may đầu
Tặng Hạ Vũ
Ta lạc mất em như mùa thu lạc về cơn gió
Nắng trốn đi đâu dưới mặt trời xứ sở
Để phố gãy hình hài, phố rẽ về đông
Heo may đầu biết em không còn nhớ.
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 39
Có ai nhắc lời xưa như bọn mình vẫn ở
Trong ký ức từng ngày, khi chưa tan ước vọng
"Mai mốt thu tàn rồi, viết cho em lời cuối"
Ta đi tìm con chữ đến hoài công.
Ừ thôi, để em về khi rét chưa ươm hạt.
Ta khép yêu thương cho hết mùa gió hát
Cho trái buồn chín rụng đầy tim
Cho heo may đầu đưa thu chết từng đêm.
...
Một người bạn ở nhà nói heo may đầu vừa lại, bạn ấy muốn viết một bài thơ mà ngồi nghĩ
mãi, đành nhờ tôi. Thôi thì bên này vì không có heo may nên đành viết bằng tưởng tượng
một bài thơ gửi tặng vậy.
47. Ca dao
Nhạt môi nên nhai lại miếng trầu
Vì chàng tình nhạt,
thiếp ở chân cầu nhìn vạt nước trong.
Môi son tô lại cho hồng
Lụa đào thắt yếm
thiếp thả trôi dòng cái kiếp đa đoan.
48. Em về giữa phôi pha
Nếu em về
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 40
Khép giùm ta cánh cửa thời gian
Ngoài kia thu giọt cuối cùng sắp cạn.
Nếu em về
Chiều tỉnh giấc còn vương sợi tóc
Đàn ta bật khóc.
Nếu em về
Xé thư lòng từng cánh thả trôi
Phố in dòng sông thu trong vắt bóng đời
Có ai đếm mỗi ngày bằng nhịp thời gian thở
Có ai đếm đường xa bằng bàn chân bước lỡ?
Nếu em về
Hãy gửi lại ta nắng hồng cuối độ thu qua
Trả lại đêm hoang vu những bóng cây già
Góc phố rẽ về bên lặng lẽ
Một bình yên đợi phôi pha.
49. Trồng cây bông đá
Viết cho một người ở lại
Lỡ nhịp trần duyên
Đời em đắng những ưu phiền
Áo xanh chiều gió
Giờ thành cánh bướm cõi tiên.
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 41
Nghi ngút khói huyền
Hoa trắng xếp từng vòng nhỏ
Có chàng tình cũ
Chạm tay hàng chữ tên người.
Này chút đôi mươi
Còn gửi gì cho phơ phất?
Lạc dòng đi mất
Một con thuyền giấy về đâu.
Lỡ hẹn cùng nhau
Em bỏ về miền địa thẳm
Đường xa mấy dặm
Chân son biết có hao gầy.
Em đấy, chàng đây
Kiếp này trồng hàng bông đá
Kiếp sau đợi quả
Mình chia nhau chút sum vầy.
50. Dã tràng
Dã tràng xa cát biển Đông
Tình ta như vạt cát hồng
Sóng hắt về miền sâu nước
Thảng mình tim nghẹn sầu trông.
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 42
Ngồi lại với bờ than thở
Tựa lưng bên cánh rong mềm
Chợt nhận ra trong rạn vỡ
Ngọn triều cúi mặt từng đêm.
Gió hát ru câu bàng bạc
Biển ồn ào những chuyện đời
Sao biết niềm tin chưa chết?
Dã tràng ơi, dã tràng ơi!
51. Chờ tình
Xốc lại bờ vai em bằng gánh đêm nghiêng ngả
Gió đón từng hàng lệ giăng buồn bã
Tình hỡi nơi đâu?
Em chờ tim mỏi mắt sâu.
Có kẻ cơ cầu rủ em xuôi bến khác
Đò cũ chàng qua sóng ngàn xô muốn lạc
Tình hỡi chênh vênh
Em ngồi ôm cái buồn tênh.
Chàng bỏ xuống ghềnh
Em tìm trên bãi
Ngửa mặt sớm mai thấy đàn chim hơ hải
Rủ nhau trốn rét. Đông về.
Xốc lại bờ vai em gánh tình nặng trĩu tái tê
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 43
Dọc lối em về có ai vô ý hỏi
Em đảo vai dằn lòng câu nói dối
-Chợ vãn, em về!
52. God-Sorrow
Shivering with cold
darkness
and the way,
on and on I have to go.
Why the fear it got so low,
my goddess?
You're gotta be late,
so I'll pray on God-Sorrow.
53. Khúc cuồng vọng
Hoan hô nỗi nhớ!
Cứa tim ta từng giọt đào loang đỏ
Chiều lạnh cắt như dao.
Hoan hô cánh gió
Hùa với căn phòng hun hút tầng cao
Bủa vây ta đêm sầm sập xuống đầu
Cơn ngủ về đau trọn mộng.
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 44
Hoan hô loài ý nghĩ
Cắn dứt ta suốt hạ về đông.
Còn chút nào trên thân xác này không
Cho bình yên gieo hạt?
Hoan hô ánh mắt đen
Ám ảnh ta
Như thanh ca trong khúc si-ren *
Gã thủy thủ ôm thân vùi ngàn sóng.
Mê khúc đêm nay cuồng vọng
Môi ta tím ngắt tên người.
-------------------------
*Khúc si-ren: Thần thoại Hy Lạp kể về giọng hát của tiên nữ Siren, làm say đắm những
chàng thủy thủ rồi dẫn họ đâm tàu vào ghềnh đá, vùi xác dưới biển khơi...
54. Đôi khi
Đôi khi
Ta cần lãng quên để biết đêm vừa hết
Tàn giấc mơ
Đôi mắt vẫn trơ trơ
Chưa kịp chìm trong cơn ngủ mệt.
Đôi khi
Nghe lời nói bay về trong chiều
Có người nhắc tên em thật vội
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 45
Loài cỏ mềm thương yêu
Xanh buốt mùa tim ta cằn cỗi.
Đôi khi
Ta cần ngước nhìn vùng trời cao thân quen
Ngày theo gió vừa lên
Để biết thời gian là vô tận
Thời gian lau cho ta cơn phiền.
Đôi khi
Ta cần nói với em khi hơi men đắng giọng
Rằng đôi mắt ta không sinh ra để khóc
Đôi mắt trơ trơ
Suốt đời chờ
Tình em trong mệt nhọc.
55. Đoản khúc Xuân
Bỏ lại mùa đông
Cây bàng lệ đỏ
Thôi rơi đầu ngõ.
Bỏ lại dòng sông
Nước run sóng lạnh
Đò trưa bến thưa.
Bỏ lại phố chiều
Lá khô lá hát
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 46
Một đôi chân thừa.
Em qua mùa khác
Xuân về như chưa...
56. Trước mùa Phục sinh
Anh chẳng muốn nài van
Tình em như ngày trước
Điều gì đi qua được
Xin đi qua như mùa.
Chẳng phải tại anh thừa
Không, ngàn lần chẳng phải
Anh thiếu hoài, thiếu mãi
Nợ con tim đói gầy.
Cũng chẳng tại anh say
Mà phố nhìn cười nhạt
Lời yêu thương mặn chát
Rơi xuống đêm trăng nào.
Gió thì của trời cao
Ngày của năm tháng vội
Em thì của ước ao
Của anh còn lời nói
Trôi qua vùng hư hao.
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 47
Anh chẳng muốn nguyện cầu
Chúa bây giờ cũng biết
Ngày Phục sinh về đâu
Thập giá ghim tình chết.
Mai vàng mai cứ nở
Xuân xanh xuân cứ sang
Buồn yêu buồn cứ ở
Như rong rêu xếp hàng.
Ơi cỏ mềm giêng hai...
Anh chẳng muốn van nài
Tình em như ngày trước
Cứ đi qua cũng được
Nhớ đừng quay lại nhìn.
57. Sao Em
Tặng T.L.
Có một vì sao không bao giờ tắt. Anh gọi tên
sao Em. Mọc cả lúc hoàng hôn sẫm mặt. Hay
ban mai khi nắng hôn thềm.
Ngân hà nhìn ngơ ngác quanh đêm. Bầy bóng
tối rủ nhau về lặng lẽ. Quỳ bên anh giận hờn
như thể. Anh giữ vì sao riêng đốt tim mình.
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 48
Có một vì sao không cao vời vợi. Chỉ vừa cách
tay lời em nói. Nên anh gọi ngôi sao hy vọng.
Lung linh theo anh suốt đêm đời.
58. Ca dao
Đời như cái chợ
Chợ đời.
Em như hàng bán
Ta cười không xu.
Nghìn vàng mà đắt lắm ru?
Ta mua cơn buốt về thu lại lòng.
59. Vũ trụ không lên tiếng
Nếu có buồn
Đêm vai nấc
Thả ước mơ
Trôi qua miền sự thật.
Chờ chi em
Lời đá trơ trơ mắt
Tìm chi em
Cho tim thắt lòng thơ.
Nếu có buồn
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 49
Mai hồng vẫn nhởn nhơ
Cho đời nắng
Ngày vẫn trói
Giữa hai miền đen trắng.
Em không nói
Vũ trụ này câm lặng
Ta lạc loài
Đêm vai ướt đường xa.
60. Mưa lạc phố
Mưa.
Phố ta về đầy một cơn mưa, con phố không quen gọi tên phố lạc. Người không quen ta gọi
bằng người lạ. Buồn không quen ta gọi nỗi buồn em.
Cây ghita trên vai ướt mềm. Sau buổi tập bạn bè chia tay đi hết. Chỉ phố lạc và cơn mưa
này biết. Ta cô đơn.
Đường ngập nước ơi con đường trơn. Xe lăn bánh một vệt dài kỷ niệm. Người bán bắp nhìn
ta lời chào khói lên đầy ắp. Lòng có đói đâu, chỉ thương cây đàn vương nước mắt nhà
Ngâu.
Hai mươi còn bao nhiêu thì cạn. Ta đã rót đầy hồn rượu nhạt, tim chẳng chịu say mà đời cứ
dại ngây. Tình ca mù lòa suốt đời nghêu ngao hát.
Phố ta về phố sao mặn chát. Người đàn bà bán bắp cất tiếng rao.
Bắp nóng nào...
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 50
Bắp nóng nào...
Ta không đói, cây đàn trên vai lặng câm không nói.
61. Vĩnh
Cuối cùng
Lửa đời cũng tắt
Khói thiên thu
Nến âm u
Run môi ấy chỉ có lời câm bặt.
Ngước nhìn
Một làn sương trắng
Phía tay xa
Với bao la
Chân thôi dẫm những bước đời nhọc nặng.
Em là
Một loài ma quái
Nuốt thương yêu
Trái tim treo
Thánh giá kết từ trăm ngàn cỏ dại.
Ta là
Giọt cười tăm tối
Vỡ trong đêm
Trước tên em
Xin sám hối một linh hồn vô tội.
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 51
Nến âm u
Khói thiên thu
Đón tay ta
Phía bao la...
Cuối cùng
Chỉ còn sông suối
Đếm xanh xao
Gió rêu rao
Câu hát cũ chở đá về thêm tuổi.
62. Cánh đồng Chiều
Bọn mình ngồi lại bên cánh đồng Chiều cỏ lau
Nắng qua vai nhau tìm những bông vàng dại
Em đã lấy chồng, anh vẫn trong mê mải
Nhặt từng mùa rơi rụng ghép tên đời.
Giận hờn giận hờn em bỏ cuộc chơi
Bỏ cánh diều anh vi vút giữa trời
Tuổi thơ con đê dốc
Đồng cạn khô cười sắc xanh lên khó nhọc
Giọt mồ hôi mẹ vai gầy.
Và rồi chuyện mình xa khỏi tầm tay
Mơ ước qua đây như loài hoa cỏ
Rụng xuống đầy tháng năm giông gió
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 52
Anh đi đến bạc phơ lòng.
Cánh chim hiền giờ xây tổ bên sông
Đồng vẫn mênh mông cỏ vàng lên hoa cũ.
Đáy mắt em giọt bình yên say ngủ
Tim anh mộng đã xanh vừa.
Bọn mình ngồi lại bên cánh đồng Chiều ngày xưa
Từng đám mây thưa gió đưa về xa thẳm
Cánh vạc nghiêng chiều đổ xuống đêm chầm chậm
Chênh vênh sỏi đá hát chân về...
Câu hát cũ chở đá về thêm tuổi.
63. Tự mặc
Rượu nhạt lòng phai
đời có mấy ai mà tìm tri kỷ
Xé hồn mình ra trăm ý nghĩ
thả trôi ngày trơn tuột buồn vui.
Nhìn lại mặt trời
chiều quạnh đỏ
Phố hanh hao bụi về đầy ngõ
Lá rụng cuối mùa.
Hít thật sâu cho ngột ngạt già nua
Cho tim sốc những cơn đau miễn dịch
Thiếu doping
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 53
ta dừng lại trước cuộc đời về đích.
Tàn cuộc chơi...
Có tiếng người,
hình như còn rất trẻ
Giọng ngây ngô quen thế?
Tiếng thì thầm như ma ám quanh đây.
Người hỏi ta còn giữ lửa cho ngày
khi đông ngủ trong những vòm cây chết?
- Làm sao ta biết
đợi xuân sang hẵng hay.
Rượu nhạt tìm say
Còn có mấy ai
đời là ốc đảo.
Ta so phím cầm một khúc xưa chợt dạo
Ô hay tình đã lạc loài.
64. Đêm bàn tay lạnh
Tặng một người...
Đã mệt nhoài những giấc mơ em
Anh úp vào đêm một bàn tay lạnh
Tay run gỡ những phiêu linh ngày cũ
Đêm muốt dài thay tóc em xanh.
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 54
Gió gọi suốt mùa
giọng sao giống tình anh
Em im lặng
mà gió thì mê mải
Nên gió lạc giữa rừng hoa tê tái
Từng cánh bay tan tác như lòng.
Mai em về
phố đã bỏ mùa đông
Đời đã chật những hư không được mất
Anh loay hoay giữa những lời câm bặt
Vẫn gọi em cho gió cũ qua trời.
Vẫn những ngón phiêu linh lạnh ngắt
Đưa em về đêm cuối cuộc chơi
Bàn tay úp vào đêm khốn khổ
Bóng tối thân quen như tóc rối vai em.
Đêm bóng tối rã rời.
65. Cầu vồng
(Hay Cổ tích ngày mưa)
Phía sau cơn mưa là chiếc cầu vồng
Tôi đi tìm đôi bờ cho một dòng sông
Suốt tuổi thơ ngập ngời ảo ảnh
Vàng, tím, xanh, hồng...
Ướt cỏ trần gian, giọt khoan giọt nhặt
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 55
Có ai tin Chức Nữ nhớ chồng
mà lệ trong tràn mắt?
Ký ức suy tàn, cổ tích chết ngày mưa
Hay cổ tích đã ám vào đời thật?
Những con đường xa băng qua trí nhớ
Qua đám rêu phong dưới chân mòn xứ sở
Tôi ước mình làm con dốc cũ
Cho cuộc đời trượt đi vu vơ.
Có thể không về lại,
tôi nào tiếc ngày xưa
Vì đã biết và đã yêu tha thiết
Những sắc màu nhân gian mê mải
Cổ tích ngày mưa không ai nhắc bao giờ.
Phía sau cơn mưa còn chiếc cầu vồng
Tôi vẫn mải mê tìm đôi bờ cho một dòng sông
Có những cây cầu bắc qua rồi lỡ nhịp
Ảo ảnh năm xưa
lung linh mãi trong lòng.
66. Cô nàng quạt giấy
Bao nhiêu em chiếc quạt này?
Thưa anh cả gió mới đầy một trăm
(Đấy là còn giá tháng năm
Anh hỏi tháng chạp chắc tầm bằng hai)
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 56
Phố cong và phố rất dài
Nắng hôn ướt cả tóc mai em cười
Thằng cha ấy đứng ngẩn người
(Đồ ngu, con bé nó chơi mày kìa!)
Chiều vàng chết một vại bia
Gió ngu ngơ ngủ trong thìa cà phê
Cô em quạt giấy dọn về
Hôm nay hàng họ ế nhề
buồn thiu.
67. Quay quay sỏi đá
Quay quay giữa chiều
Một viên đá nhỏ
Ngồi ôm mưa gió.
Ô hay rất gần
Mặt trời rụng đỏ
Mặt trời vẫn đó
Chưa bao giờ xa.
Ô hay rất tình
Giọt chiều ngọt quá
Giọt chiều vẫn vậy
Vẫn hôn thềm nhà.
Quay quay giữa đời
Một viên đá cuội
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 57
Nỗi buồn qua tuổi
Nỗi buồn vẫn xanh.
Ô hay lá trời
Lá rung chưa mỏi
Những linh hồn rỗi
Yêu thương xa cành.
Ô hay chiếc bóng
Của loài lặng thinh
In vào đời sống
Còn ta còn mình.
Quay quay giữa hồn
Một lời đá cũ
Phơi trên đầu non.
68. Ca dao
Trên trời
có đám mây trong
Trần gian có kẻ
long đong suốt đời
Ngửa tay
mà hứng khóc cười
Mà đi cho hết
cuộc chơi
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 58
một mình.
Cầm bằng
người cứ lặng thinh
Xin làm cơn gió
cho tình
qua tay
Cho trần gian
có kẻ lại say
Cho loài mây trắng
lại bay
về trời.
69. Ru tôi
Ngủ đi
cái ngủ không say
Một đêm chợt thấy rất dài
Nhắm mắt
mà nghe tim hát
Giữa lời bóng tối cuồng quay.
Ngủ đi
đôi mươi đã cạn
Cơn mơ xanh cũng đã gầy
Cơn mơ hồng giờ cũng nhạt
À ơi
mi cay
mi cay.
Nói những điều vô nghĩa bằng thơ Trang 59
Đừng bắt đền đêm
mà tội
Ngày mai phố lại đông người
Phố lại vào thu thật vội
Ngủ đi
còn tiếp cuộc chơi.
Ngủ đi
cái ngủ rã rời
Đừng thức cho tim xơ xác
Nhắm mắt
mà nghe bàng bạc
À ơi
Đêm ru
đưa nôi.
À ơi
ru tôi
ru tôi.
Đừng thức
cho tim
xơ xác
À ơi
ru tôi
ru tôi.