tr657: văn học tuổi 20 - những Đêm không ngủ Ở toronto - nguyễn thu hoài
DESCRIPTION
Du học - có thể là mong muốn của các bạn trẻ Việt Nam, cũng có thể là kì vọng của các bậc phụ huynh. Người lắm tiền cho con du học theo phong cách trí thức thượng lưu. Người bỗng dưng có tiền nên bỗng dưng tiễn con du học với mục đích rất riêng và rất chung. Người thiếu tiền, trong một dịp tình cờ nào đó, vì vài gợi ý nào đó, cũng xoay sở mọi cách để con mình du học với hi vọng đổi đời. Và có những bạn trẻ tự tìm kiếm học bổng để có cơ hội học một ngành yêu thích nào đó ở một trường danh tiếng trên thế giới. “Những đêm không ngủ ở Toronto” kể cho người đọc những câu chuyện phía sau cái vẫy tay chào Việt Nam của những sinh viên sang Canada du học. Mỗi trang chữ là những trải nghiệm, va vấp, buồn vui… của nhân vật trong giao tiếp xã hội, trong những cách mưu sinh để tTRANSCRIPT
ĩlĩỉg đề
m crnß n<
TORONTONGUYEN THU HOÀI
t r u_ỵ ê n d à i
N H À Y I I Ä T R Ả N T R F
Sóch Cá Ngựa
MkÂKỆ tètn (ÁMỹ vuỊfẢ ử Toronto
Phần một: Năm thứ nhắtlên đường .................................................................................9điếm đến .................................................................................17chợ Tàu ...................................................................................28người bạn m ới.................................................................... 37
Phản hai: Năm thứ haingành h ọ c .............................................................................46hàng h iệu .............................................................................. 53làm thêm "tiền m ặt”....................................................... 60kiếm tiền không d ế ............................................................81người khách “lạc d ề" .......................................................91chuyện phiếm ....................................................................118tỏ tình ...................................................................................135làm người tắt tlìật k h ó ................................................. 141trớ ngại đầu tiên ..............................................................156
Sóch Cớ Ngựa
í e n í ư ờ n ( Ị
- E m đ ả x e m rồi, rron g th á n g này ch í c ó ngày
2 2 x u ấ t hành là đ ẹp n h ất. B ằn g m ọi giá phải m u a đ ư ợ c
vé m á y bay vào đ ú n g ngày đ ó thi m ọi việc m ớ i th u ận lợi,
sớ m m ộ t ngày, c h ậ m m ộ t ngày đều là ngày P h ạ t N h ậ t ,
đại kỵ.
M ẹ nói với bố bằng m ộ t g iọn g q uá quyết đ ến nối tỏi
đ àm ra lo lắng, n hư th ế nêu k h ô n g đi d ư ợ c vào cái ngày
2 2 d ó thì m ẹ sẽ n h ất quyết giír cỏi ờ lại. M ặ c d ù ch ẳ n g
biết P h ạ t N h ậ t là gi, n h ư n g vói tỏi lúc này, c h o dù mai
c ó là ngảy tận the, tỏi vẫn cứ háo h ứ c k h ỏ n g m u ổ n hoãn
9
Sách Có Ngựa
chuyến di dù chí m ộ t ngày. Đ ú n g tháng cao đ iểm , lại sát
nút th ế này, kiếm đ ư ợ c vé m á y bay dã khó ch ứ đ ừ n g nói
den chuyện kén ch ọ n ngày đi. Ô i , đã có ô n g thầy bói của
m ẹ tỏi sao lại k h ôn g có vài ngày 2 2 m ỗ i tháng c ơ chứ? -
T ỏ i cay đ ắn g nghĩ.
S au quyết định củ a m ẹ , m ộ r cu ộ c ch ạy đ ua bắt đầu.
Bố m ẹ và cá tôi liên tụ c gọi diện đến c á c p h ò n g vé m áy
bay, hỏi h a n , yêu cầ u , th ư ơ n g lượng, năn n ỉ . . . N h ư n g
hình nhir k h ỏ n g phải c h ỉ c ó m ố i m ìn h m ẹ ròi m ê tín,
hình n hư rất cả h àn h khách đi T o r o n t o h ô m đ ó đều x cm
ngày x u ấ t hành (cỏ khi x e m đ ú n g c h o ỏ n g thầy bói của
m ẹ tôi cũ n g nên). N ế u k h ô n g rhế thì tại sao ở đâu ch ú n g
tôi c ũ n g chí nhận đ ư ọ t m ộ t cáu trả lời giống nhau: “ Kín
ch ỗ rồ i”?
- T h ô i , hay c m đi x e m lại n g à y k h ác , b áo láo th ầy
bói c h o đi sớm lẽn m ộ t vài ngày, sao c ứ phái tự làm khổ
m in h vì m ấy ch u y ện v ớ vẩn? - B ố vừa cười, vừa quãn g
điộn thoại sang m ộ t bên, đưa ra çiài pháp m à tôi sẵn sàn ç
g iơ c ả hai chàn hai tay lên úng hộ .
N h ư n g m ẹ tỏi là m ộ t n ẹư ờ i kiên định và c ó ch ín h
kiến ró ràng. M ẹ cư ơ n g quyết k h ô n g chịu thỏa hiệp vói
sự đầu hàng dễ dãi củ a b ố c o n còi.
- Đ ừ n g có m à b án ơ bổ th á n h thần! — M ẹ cau mày
lườm bố - C ó th ờ có thiêng, c ó k ic n ç có lành. C o n Linh
đi mộc m ìn h , n h ỡ x á y ra ch uyện gì thì lại hối hận không
kịp. C ứ đế đấy, kiểu gì ch á c ó cách.
T h ấ y m ẹ hắc đầu đ e m sự an nguy của tôi ra dọa dẫm ,
Sớch Có Ngựa
bố tôi d à n h im lặng k h ô n g d á m p h ản đối nửa. C h ỉ có tồi
ỉà th ấ t v ọ n g vi q u á h áo hức với c h u y ế n x u ấ t n g o ại đ ầu
tiên t ro n g c u ộ c đời.
N h ư n g c ó lẽ số tôi vẫn c ò n c ỏ q u ý nhân ph ù t r ợ c h o
nên ch ư a đ ế n m ứ c phái cắn răng x u ấ t h ãn h vào n h ữ n g
ngày “đại kỵ” . Q u ý nhân củ a tôi x u ấ t hiện vào ngay ch iều
h ỏ m sau, c ó d án g vẻ cú a m ộ t q u ý bà đ ẫy đà, xởi lói. D ó
là c ô T â m , b ạn c ù n g hội chơi c h ứ n g k h o án với m ẹ tôi.
Sau khi nghe m ẹ tôi rhan t h ả V C ch u y ệ n vé m ay bay, cỏ
“A ” lên m ộ r tiến g đầy th ô n g c ả m rồi phán m ộ t c â u khiến
tỏi đ a n g ngồi ỏ m m á y tính gần đ ó c ũ n g phải n g ẩ n g lên,
lò n g k h ấ p khới hy v ọ n g : “C h ị cứ đ ể đ ấy c h o e m , em có
đứa em h ọ làm ớ p h ò n g vé”.
C h ;in g biết c ỏ T à m và e m h ọ củ a c ô xo ay x ớ ra sao mà
ngay ngày h ỏ m sau, m ẹ tói hổ h ải ch ìa ra trư ớ c m ặ t bố
c o n tôi cấm vé m áy bay m ộ t ch iều :
- Đ ã bào rồi sẽ dâu vào đ ấy cả m à. C h ứ cử đại khái
n h ư b ố c o n m ày rhì...
T ô i su n g sư ó n g n h áy c ẫ n g lên n h ư trẻ co n đ ư ợ c quà,
cò n b ố tô i c ũ n g th ớ p h ào n hẹ n h ỗ m , c ó lẽ c h ú yếu là vì
th o á t dirợc cái nỗi k h ổ bị m ẹ tôi sai phái gọi điện h cr c h ỗ
n à y đến c h ỗ n ọ đ ể tìm m u a vé c h o tỏ i . Ô i , tấ m vé m á y
b ay q u ý b á u , tấ m giấy th ỏ n g h à n h sẽ đưa tỏi đ en m ộ t
vù n g trời m ớ i , m à ớ đ ó c ó m ộ t tư ơ n g lai ( c h ắ c ch ắ n là
tươi sáng) đ a n g c h ờ tôi k hám phá!
V ậ y là tôi lên đườnt» đi h ọ c đại h ọ c v à o m ộ t ngày m ưa
gió não nề, ngãv 2 2 tuyệt đẹp đ ộ c nhất v ô nhị tro n g tháng.
N ỏ không chỉ là ngày duy nhất đủ m ay m ắ n đế xuất hành
( th eo n h u quan đ iểm cú a ô n g th ầy bói củ a m ẹ tô i) , mà
n ó còn là ngày duy nhất [rong tháng tròi.. . m ưa. Suốt cả
m ấy tuần [rước đó tròi nắng ch an g ch an g , chí den đúng
khi ch iếc va li hành lý cuối cù n g dược bố tôi xếp cẩn thận
vào cố p chiếc x c taxi sẽ c h á gia đinh ch ú n g rỏi ra sân bay,
thì trời bắt đầu lác đ ác m ưa. Vài phút sau, nh ú n g vệt nưóc
m ưa táo tợ n xối xá táp vào cửa kính xe, khiển ch o nh ữ n g
chiếc cần gạt nư óc phái liên tục làm việc h ết cô n g suất.
- Đ ú n g là ngày đẹp có khác nhí! O n g thầy bói cú a em
quá tài, ngày nào k h ô n g ch ọ n lại ch ọ n đ ú n g ngày h ò m
nay ch o n ó đ ặc biệt chăng? - B ò liếc sang m ẹ cười cười.
N h ư n g m ẹ có vé ch ẳ n g thây b u ồ n cười c h ú t nào. M ẹ
chí cau m à y lẩm bẩm :
- iM ưa gió gì c ú n g đ ư ợ c , m iễn là m ọ i v iệc su ô n sẻ
th uận lợi.
Rồi tranh rhú thời gian ngồi caxi, m ẹ quay sang dặn
dò tôi n h ữ n g chuyện m à tro n g vò n g hơn m ộ t th án g vừa
qua (kể từ khi tôi có giấy báo ch ấp n h ận củ a trường) tói
đã gần n hư th u ộ c nằm lòng. T ừ chuyện ăn (phái ăn uống
đủ chất, điẻu đ ộ ) , chuyện ngủ (ngũ sớ m , chí th ứ c khuya
nếu cản thiếr để h ọ c bài, tuyệt đối k h ô n g th ứ c khuya đế
ch at ch ít hay làm những việc vô bổ k h ác) , ch u y ệ n giữ gìn
sức khóe: m ặ c ấ m vào m ù a đ ô n g (n g h e nói m ù a đ ỏ n g ứ
C an a d a rất lạnh và vó c ù n g khắc n gh iệt) , đội m ủ và bôi
kem c h ố n g nắng vào m ù a h è .. . đ ến ch uyện đối nhàn xứ
thế, quan hệ bạn bc (phái biết c h ọ n bạn m à ch ơi) , k h ỏn g
I 2 . N G U " * - .............
Sách Cớ Ngựa
đi đêm về h ò m , phái biết tự giữ m ìn h vì “bây g iờ con
sống tự lập, không có người lớn bên cạnh báo ban, uốn
n ắn ” ... T ô i ngồi bên cạn h m ẹ nh ư n g đầu ó c cò n đang
m ái ch u du đến tận plìtrơng trời n à o , ch í số t ru ột gật
đầu, vâng dạ lia lịa cho m ẹ tỏi yen lòng.
- C o n n h á nhiệm vụ quan rrọng nhất là gi chưa? — M ẹ
thò tay sang lay lay vai tôi đế nhắc n h ở tỏi tập trung chú
ý-- D ạ .. .? - T ô i giật bắn m ìn h , ấp úng - M ẹ nói gì c ơ ạ?
- Đ ấy, nói với con này n hư nước đ ổ dầu vịt, có vào ó c
nó được tí nào đâu? - M ẹ tôi rền rĩ — N h ư thế bảo làm
sao m ẹ yẻn tàm dược.
- T h ỏ i , em cứ đế ch o nó tự lo đi, m ười tám tuổi rồi
ch ứ có ít ói gì nữa đâu.
Bố vội vàng can thiộp giải nguy ch o tôi rrong lúc tôi
n ở m ộ t nụ cười hết sức cầu tài với mẹ.
- C o n sang đ ó c ó gắng h ọ c hành. N h iệ m vụ trirớc m ắt
là phái h ọ c thật tốt, để sau này ra trường kiếm được việc
làm và ớ lại bên đó , rồi lo ch o cm co n sang h ọc đại học.
Phái n hư thế mới không phí tiền bố m ẹ bó ra ch o con ăn
học. Đ ế n lúc em m ày vào đại h ọ c thi bố m ẹ cũ n g không
cò n tiền đâu nữa m à ch o nó đi, m ọi việc lúc đó trô n g c h ờ
hết vào co n đấy, biết chưa? - M ẹ nhắc lại bài ca đã quá
cũ đối với tôi m ộ t cách dầy nhiệt huyết. G iá c ó cách nào
tạc được nỏ vâo não tôi ch ắ c m ẹ cũ n g sẽ làm.
- V âng, con sẽ cổ gắng hết sức! T ỏ i hứa hẹn.
- B ó chí cần con tự tổ ch ứ c được c u ộ c sống của mình
l i u đ u õ » £ . 1 3
Sóch Cá Ngựa
"Những dêm không ngủ ớ Toronto ' k ể với n đọc những câu chuyện phía sau cái vẫy ta y chào V iệt N am củ a những sinh viên san g C an a d a du học. Mỗi tra n g chữ là những trả i nghiệm, va váp, buồn vui.. . củ a nhân v ậ t trong giao tiếp xã hội, trong những cách mưu sinh để tồn tại ờ xú ngưưi va trong mớ rối bèri giữa tình cảm gia đình và tình yêu ngoài dự tính.
Thành còng của tác g iá là cá i duyên của người k ể chuyện vả biết khéo léo chuyến hóa những m ảng m iếng dời thường thành văn chương. Kể, như nhịp sống tự nhiên d iễn ra thế, như những con người ngầu nhiên g ặp g ỡ thế, m à có khôi điều d ể ngẫm ngợi, cân dong. Không c ố lạo ra nhiều k ịch tính nhung càu chuyện vẫn g a i góc trong cá i vỏ bọc mướt m ềm , lô i cuốn dược ngicời dọc d i từ chương này sang chương khác, d ế rồi ngỡ ngàng với m ột cá i kết không theo công thức chung.
IS8N 978 -6 04 -1 -OS1 32-4 Những đèm khống ngủ...
n . 70 non đfacebook.com/nhaxuatban.tre
Sớch Có Ngựa