hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt...

463

Upload: others

Post on 30-Dec-2019

4 views

Category:

Documents


0 download

TRANSCRIPT

Page 1: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ
Page 2: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ
Page 3: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ
Page 4: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

HÃYNGHĨTỚIMỘTCONSỐNguyêntác:Thinkofanumber

—★—Tácgiả:JohnVerdonNgườidịch:TâmHiềnNhãNampháthành

NXBLaoĐộng-2014

epub©vctvegroup09-01-2018

Ebookmiễnphítại:www.Sachvui.Com

Page 5: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

DànhtặngNaomi

Page 6: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Mộttácphẩmtrinhthámđầutayđầytínhgiảitrívàsángtạo.NhữngnhânvậtgóccạnhvàcốttruyệnchặtchẽgợinhớđếnNhữngConPhốHoangTàncủa

Chandler...”

•TheWashingtonPost

“TácphẩmđãsắpđặtnênmộtvụánkhiếnđếnSherlockHolmescũngphảitỉnhngủvàGurneycũngcóđượcsựchínhxác,logicvàkhaokhátphááncủa

Holmes.”

•TheNewYorkTimes

“NhữngđiềutạonênthànhcôngcủatácphẩmnàychínhlàkếtcấuphứctạpmàtiểuthuyếtgialầnđầutiênramắtVerdónđãdệtnên;nhữngtìnhtiết

phứctạpđãđanxenvàonhautạonênmộtnútthắttưởngnhưkhôngbaogiờcóthểtháogỡ.”

•ChicagoSun-Times

“Verdónđangđưanhữngvụánbấtkhảthitrởlại,bắtđầuvớimộttròchơiđoánsốnhonhỏvàleothangchođếnkhingườiđọcchìmsâuvàomộtvụgiết

ngườihàngloạt,ônglàbậcthầytrongviệckiểmsoátnhịpđộcâuchuyện,miêutảmộtcâuchuyệnhônnhânhạnhphúcnhưngđầyphứctạp,miêutảmộtconngườikhôngthắngnổisứchúttừcôngviệcdùbiếtchínhnósẽđemlạinguyhiểmchomình,ôngcònlàbậcthầytrongviệckhiếnngườiđọcphảiđộngnãođểsuynghĩvềđiềuxảyratiếptheo.Khiđọcxongcuốnsách,cólẽbạnsẽkhông

còncóthểtintưởngvàobấtkỳtròchơiđoánsốnàonữa.”

•Salon

“Hãytậnhưởngcảmgiácmấtmátámảnhtrongtácphẩmđầutayđầysức

Page 7: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

nặngnày.”

•HoustonChronicle

“JohnVerdónđãtạoramộttiểuthuyếttrinhthámkhôngthểtinnổi,vàcóthểlàmnênmộtđốitrọngvớiSteigLarsson...Tấtcảcácnhânvậtđềuđượcxâydựngchặtchẽmộtcáchđángkinhngạc.Lốimôtảkhiếnbạncảmthấymình

nhưđangsốnggiữabốicảnhcủatácphẩm...”

•TheHerald-Dispatch

“Tinhthầncủatácphẩmámảnhlấybấtkỳngườiđọcnào...Mộttácphẩmcuốnhútđángkinhngạcvớinhữngnhânvậtthậtnhưđời,vớicảmgiáchọđềunhưbướcratừtrangsáchcùngmộtcốttruyệnđượcxâydựngkhéoléovàtáobạo.Cuốnsáchnàysẽkhiếnbạnbốirốivàcàngđọccàngsay...HãyNghĩĐếnMộtConSốnổibậtvớisựmócnốigiữanhữngmôtảtuyệtvờivềtínhcáchcủanhânvậtvớinhữngkiếnthứctâmlýhọc...Verdónđãtạoramộtcuốnsáchchomọingườiđọcchứkhôngchỉdànhriêngchonhữngngườihâmmộthểloại

trinhthám.”

•NewYorkJournalofBooks

“Bíẩnđượcthựchiệnvàgiảiquyếtmộtcáchtàitình...NếubạnchỉđọcmộtcuốnsáchtrinhthámtrongnămnaythìhãylựachọnHãyNghĩĐếnMộtCon

Số.”

•Bookloons

“TròchơicủanhữngconsốtạoramộtvòngxoáytộiáctrongtácphẩmđầutayxuấtsắccủaVerdón.”

•PublishersWeekly

Page 8: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“TácphẩmđầutaysiêuphàmcủaVerdónlàmộttiểuthuyếttrinhthámđầymêhoặcvớimộtvụánkhóhiểumộtcáchtuyệtvời.Hãynghĩđếnmộtconsốlà

mộtđiểm10màngườihâmmộtrinhthámởbấtkỳmứcđộnàosẽđềuyêuthích.Mộtsựramắtđángkinhngạc.”

•ThomasGaugan,Booklist

“Sựcuốnhútvàcảmgiáctrọnvẹntrànngập...TrongHãyNghĩĐếnMộtConSố,Verdónchơiđùavớinỗisợhãisâuxanhất,nguyênthủynhấtcủachúngta,khắchọahìnhảnhmộttênsátnhândườngnhưcókhảnăngnhìnthấutâmtrí

ngườikhác...”

•JosephFinder,tácgiảcuốnsáchbánchạyVanishedtheoTheNewYorkTimes

“Ngoạnmụcvàámảnh,HãyNghĩĐếnMộtConSốlàtiểuthuyếttrinhthámhaynhấtmàđãlâurồitôichưatừngđượcđọc.LốiviếtcủaJohnVerdónquá

tinhtếvàgiàusắctháikhiếntôithựcsựghentịvìmìnhkhôngphảilàchađẻcủacuốntiểuthuyếttuyệtvờinày.”

•TessGerritsen,tácgiảcủacuốnsáchbánchạyIceColdtheoTheNewYorkTimes

“Vớisựhồihộpnhưngồiởmépvực,nhữngnhânvậtđángnhớnhưbướcratừtrangsách,vàlốiviếttinhtế,khéoléo,HãyNghĩĐếnMộtConSốcủaJohn

Verdónlàmộttácphẩmđầutaygâychoángváng.”

•FayeKellerman,tácgiảcủacáccuốnsáchbánchạyStoneKissvàTheForgottentheoTheNewYorkTimes

Page 9: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Vôcùngtrítuệ,nhịpđộchóngmặt,chứađầynhữngnútthắtthôngminhvàkiếnthứcuyênthâmvềtâmlýhọc,vànhữngnhânvậtsốngđộngtrongtừng

trangsách,cuốnsáchhấpdẫnngaytừnhữngsắpđặtbanđầuchođếncáikếtnghẹtthở.”

•JohnKatzenbach,tácgiảcủacáccuốnsáchbánchạyTheTraveller,JustCausevàHart’sWartheoTheNewYorkTimes

“HãyNghĩĐếnMộtConSốcủaJohnVerdónđơngiảnlàmộttrongnhữngtiểuthuyếttrinhthámxuấtsắcnhấtmàtôitừngđọctrongsuốtcuộcđờiđọc

sáchtrinhthámcủamình-sinhđộng,thuyếtphục,nãolòng,hồihộpsâusắcởnhiềumứcđộ,vàcựckỳtrítuệ.Cácnhânvậtnhưsốnggiữađờithực,cốttruyệnthôngmình,ranhmãnhvàcũngkhôngkémphầnchặtchẽ.Chỉvớimộtlầnratay,Verdónđãcốđịnhbảnthânvàovịtrímộtngôisaosángtrênbầutrờivăn

họctrinhthám.”

•JohnLescroat,tácgiảcủacáccuốnsáchbánchạyTheSuspect,BetrayalvàAPlagueOfSecretstheoTheNewYorkTimes

Page 10: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

MỞĐẦU

Page 11: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Khinãyconđiđâu?”bàgiànằmtrêngiườngnói.“Taphảiđitiểu,màchẳngcóaiđếncả.”

Trướcgiọngđiệukhóưacủabàta,ngườithanhniênvẫnbìnhtĩnhđứngởchângiường,mặttươicười.

“Taphảiđitiểu,”bàtalặplạimộtcáchmơhồhơn,nhưthểkhôngcònchắcvềýnghĩacủanhữnglờimìnhnóiranữa.

“Mẹ à, con có tin tốt đây,” người thanh niên nói. “Chẳng bao lâu nữamọichuyệnsẽổncả.Mọichuyệnsẽđượcloliệucả.”

“Conđiđâumàlạibỏtaởđâyhả?”Giọngbàtamộtlầnnữachuachát,càunhàu.

“Khôngxađâumẹ.Mẹbiếtrấtrõlàconkhôngbaogiờđixamà.”

“Takhôngthíchởmộtmìnhđâu.”

Nụcườicủagãrộngmở,gầnnhưhânhoan.“Chẳngbaolâunữamọichuyệnsẽổncảthôi.Mọichuyệnsẽtiếntriểntheohướngmànóphảitới.Mẹcóthểtincon.Conđãtìmracáchgiảiquyếtmọichuyện–lãosẽtrảlạithứđãlấy,khilãonhậnđượcthứđãcho.”

“Conlàmthơhaythậtđấy.”

Căn phòng không cửa sổ. Ánh sáng hắt nghiêng từ chiếc đèn ngủ cạnhgiường–nguồnsángduynhất trongphòng– làmnổibật vết sẹodày trên cổngườiđànbàvànhữngkhoảngtốitrongđôimắtđứacontraicủabàta.

“Mẹcontađinhảynhé?”Bàtachợtnảyraýtưởngkhinhìntrântrânmộtbênvaigãvàbứctườngtốiđensaulưnggã.

“Tấtnhiênrồimẹ.Mọichuyệnsêhoànmỹcả.”

“VịtDickiebébỏngcủatađâu?”

“Ngayđâynàymẹ.”

“VịtDickiecóđingủkhông?”

“Giờngủđếnrồi,giờngủđếnrồi,giờngủđếnrồi.”

“Taphảiđiđái,”bàtanói,dườngnhưcốtỏralỏnlẻn.

Page 12: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

PHẦNI

KÍỨCCHẾTNGƯỜI

Page 13: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

1

MônNghệThuậtCủaCảnhSát

Ai cũng nói Jason Strunk là một gã tầm thường, một gã xoàng xĩnhchừngbamươituổi,gầnnhưvôhìnhvớihàngxóm–màxemracũngvôâmvôthanhnữa,bởilẽchẳngmộtainhớnổichuyệncụthểnàomàgãđãtừngnói.Họthậmchícònkhôngchắclàgãcótừngmởmiệngranóiđiềugìhaykhôngnữa.Chắcgãcũngcógậtgù,cóchàohỏi,cólẩmbẩmmộthaitiếnggìđó.Rấtkhónóichínhxác.

Vìvậymànhưmộtlẽtựnhiên,thoạtđầuaicũngthểhiệnsựkinhngạc,thậmchí làbántínbánnghi,khibiếtđượcnỗiámảnhthôithúcgãgiếtnhữngngườiđànôngtrungniêncóriamépvàcáchphitangghêtởmcómộtkhônghaicủagã:cắtxácthànhnhiềukhúcgọnghẽ,bọclòeloẹtrồigửiđếncảnhsátđịaphươnglàmquàGiángsinh.

DaveGurneychămchúnhìnkhuônmặtđiềmtĩnhkhôngchútsắctháicủaJasonStrunk–thậtralàảnhnhậndiệncủaJasonStrunklưutronghồsơgốcởtrạitạmgiam–đangđáptrảanhbằngcáinhìnchòngchọctừmànhìnhmáytính.Bứcảnhđượcphónglớnbằngkíchcỡkhuônmặtthật,vàởchỗmépmànhìnhxungquanhảnhlànhữngbiểutượngcôngcụcủamộtchươngtrìnhchỉnhsửaảnhmàGurneyđangdầnsửdụngthànhthục.

AnhđưamộtcôngcụđiềuchỉnhđộsángtrênmànhìnhtớimốngmắtphảicủaStrunk,nhấpchuột,rồixemxétphầnảnhđặctảvừatạođược.

Tốthơn,nhưngvẫnchưađúng.

Đôimắtluônlàphầnkhóđiềuchỉnhnhất–thựcralàcảmắtvàmiệng–nhưngchúngcũngluônlàmấuchốt.Đôikhianhphảithửnghiệmtrongnhiềugiờvớivịtrívàcườngđộsángcủamộtvùngđặctảrấtnhỏ,màthậmchícónhưvậyanhcũngkhôngchắccóthuđượcbứcảnhcuốinhưmongmuốn,đạtyêucầuđểchoSonyaxemhaykhông,huốnghồlàMadeleine.

Mấuchốtcủađôimắtnằmởchỗ,hơnbấtkỳthứgìkhác,chúnglộttả

Page 14: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

đượcsựcăngthẳng,sựmâuthuẫn–sựkhôkhanlầmlìphachúttànbạomàGurneythườngthấyởbộmặtnhữngkẻsátnhânmàanhtừngcócơhộitiếpxúc.

Trướcđâyanhđãchỉnhđúngđượcnétmặtbằngcáchkiênnhẫnthaotác trên ảnh nhận diện của Jorge Kunzman (gã nhân viên kho củaWalmart luônđểđầungườihòhẹncuốicùngvớihắn trong tủ lạnhchờđầumớithaythế).Anhrấthàilòngvớikếtquảnày,vìkèmtheocảmgiácgầngũiđángsợđượctruyềntảitrongbứcảnhấylàsựtrốngrỗngđenthẫmẩnnáudướivẻmặtchánchườngcủaKunzman,vàphảnứnghàohứngtấmtắc khen ngợi của Sonya đã củng cố quan điểm của anh. Chính sự tiếpnhậnấy, cộng với việc tácphẩmbấtngờđượcbán chomộtnhà sưu tậpthânhữucủaSonya,đãđộngviênanhchorađờichuỗiảnhchỉnhsửasángtạohiệnđangxuấthiệntrongmộtchươngtrìnhcótên‘Chândungnhữngkẻ sátnhânvẽnênbởingườiđã tómchúng’ trongphòng trưngbàynhỏnhưngđắtgiácủaSonyaởIthaca.

BằngcáchnàomàmộtthámtửvừanghỉhưuởSởCảnhsátNewYork,hoàn toànhờhữngvớinghệ thuậtnóichungvànghệ thuật thời thượngnóiriêng,ghétcayghétđắngtaitiếngcánhân,lạitrởthànhtâmđiểmcủamột chương trìnhhộihọa sang trọngđược trườngđạihọc và thànhphốphốihợptổchức,mộtchươngtrìnhđượccácnhàphêbìnhđịaphươngmôtảlà‘mộtsựphatrộntốitângiữanhữngbứcảnhthômộcdãman,sựhiểubiếttâmlývữngvàng,vàthaotácđồhọabậcthầy’ làmộtcâuhỏicóhaicâutrảlờirấtkhácnhau:câutrảlờicủachínhanhvàvợmình.

Vềphíaanh,mọichuyệnbắtđầubằngviệcMadeleinedỗngọtanhđăngký học lớp thưởng thức nghệ thuật cùng cô tại viện bảo tàng ởCooperstown.Lúcnàocôcũngmuốnđưaanhrangoài–rakhỏiphòng,rakhỏinhà,rakhỏichínhbảnthânanh,cứrakhỏicáigìđólàđược.Anhđãngộrarằngcáchtốtnhấtđểkiểmsoátgiờgiấccủamìnhlàsửdụngchiếnthuậtnhượngbộ theo chu kỳ. Lớp thưởng thứcnghệ thuật làmột trongnhữngnướccờchiến lượcnhưthế,vàmặcdùsợcảnhphảingồisuốtcảbuổi, anhvẫnmongnó sẽ làmanhmiễnnhiễmvới áp lực trong ítnhấtmộthaithángtới.Khôngphảianhlàmộtkẻchâylườichỉbiếtngồitrướcmànhìnhtivi–ngượclạilàđằngkhác.Ởtuổibốnmươibảy,anhvẫncó

Page 15: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

thể hít đất nămmươi lần, lên xà nămmươi lần, và nằm gập bụng nămmươilần.Anhchẳngquakhôngmặnmàvớichuyệnđiđâyđiđómàthôi.

Tuynhiên,khóahọchóaralạilàmộtđiềubấtngờ–thậtralàbađiều.Thứnhất,ngượcvớigiảđịnhcủaanhtrướcđórằngtháchthức lớnnhấtchính là phải cố tỉnh táo trong lớp, anh nhận ra cô giảng viên SonyaReynolds,chủphòngtranhkiêmhọasĩnổitiếngtrongvùng,rấtcuốnhút.Côkhôngđẹptheocáchtruyềnthống,khôngđẹptheokiểumẫuCatherineDeneuveBắcÂu[1].Miệngcôtrềquámức,xươnggòmánhôraquánhiều,mũilạiquánổibật.Nhưngbằngcáchnàođó,nhữngbộphậnkhônghoànhảonàylạihợpthànhmộttổngthểnổibậtrấtriêngquađôimắttomàuxanhlátrộnmàukhóisẫmcùngmộttácphonghếtsứcthoảimáivàgợicảm tựnhiên. Không cónhiềuhọc viênnam trong lớp, chỉ vỏn vẹn sáunam trong số haimươi sáungười thamdự khóahọc, nhưng cô thuhútđượctoànbộsựchúýcủatấtcả6họcviênnam.

Điềubấtngờ thứhai chính làphảnứng tích cực củaanhđối vớinộidungbàihọc.VìđâylàsởthíchđặcbiệtcủaSonyanêncôdànhnhiềuthờigianđángkể chomônnghệ thuật bắtnguồn từnhiếp ảnh– kiểunhiếpảnhquachỉnhsửađểtạoranhữnghìnhảnhmạnhmẽcósứctruyềnđạthơnảnhgốc.

Điềubấtngờ thứba xuấthiện vào tuần thứba của khóahọc kéodàimườihaituầnnày,vàocáiđêmcôgiáođanghàohứngbìnhphẩmnhữngbức ảnh in lụa domộthọa sĩ đươngđại chế tác từ ảnh chândungphơisáng.Khisămsoinhữngtấmảnhnày,Gurneychợtnảyraýtưởngcóthểtậndụngmộtnguồntưliệukhácthườngmàmìnhcócơhộitiếpcậnđặcbiệtđểquađómangđếnmột gócnhìnđặcbiệt.Ýniệmnày thúvịmộtcáchlạlẫm.Anhchưahềmongđợimộtkhóahọcthưởngthứcnghệthuậtlạithúvịđếnthế.

Mộtkhiýniệmấyđãlóelêntrongđầu–cáiýniệmcảithiện,làmsắcnét,làmnổibậtảnhnhậndiệncủatộiphạm,nhấtlàảnhcủanhữngkẻgiếtngười,saochochúnglộttảvàtruyềnđạtđượcbảnchấtthútínhmàanhđãdànhcảsựnghiệpnghiêncứu,theođuổi,vàđấutrí–thìnóxâmchiếmtoànbộsuynghĩcủaanh,khiếnanhnghĩngợivềnónhiềuhơnbảnthânchịuthừanhận.Suychocùng,anhlàmộtngườithậntrọngcókhảnăngthấyhaikhía

Page 16: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

cạnhcủamọicâuhỏi,thấyđượcthiếusóttrongmọitínđiều,vàthấyđượccáingônghêtrongmọisựhàohứng.

VàobuổisángthángMườiquangđãnghômấy,khiGurneyđangthaotáctrênảnhnhậndiệncủaJasonStrunkởbànlàmviệctrongphòng,thìcáiquytrìnhêmảđầytháchthứcấybịgiánđoạnbởitiếngđộngcủavậtgìđórơixuốngnềnnhàsaulưnganh.

“Emđểmấythứnàyởđây,”MadeleineGurneynóibằngmộtgiọngmàvớimọingườicóthểlàbìnhthườngnhưnglạikhiếnchồngcôcăngthẳng.

Anhquayđầulại,mắtnhíulạikhithấycáibaonhỏđangdựavàocửa.“Đểlạicáigìcơ?”anhhỏi,dùđãbiếtcâutrảlời.

“Hoatulip,”Madeleinenóicũngbằngchấtgiọngđềuđềuấy.

“Ýemlàcủhoatulipư?”

Đólàmộtsựsửasaingớngẩn,vàcảhaingườiđềubiếtvậy.Đóchẳngqua làmộtcách thểhiệnsựcáukỉnhcủaanhkhiMadeleinemuốnanhlàmthứmàanhchẳngmuốnlàm.

“Emmuốnanhlàmgìvớimấythứnàytrongđâycơ?”

“Mangrangoàivườn.Giúpemtrồng.”

Anhđãnghĩđếnchuyệnchỉrasựphilogictrongviệccômangđồvàophònganhchỉđểanhmanglạiravườn,nhưnganhquyếtđịnhkhôngnói.

“Chờanhlàmxongchỗnàyđã,”anhdằndỗinói.Anhnhậnthấytrồngtulipvàomộtngàycuốithurựcrỡtrongmộtkhuvườntrênđỉnhđồinhìnratoàncảnhrừngthuthoaithoảiđỏthắmvànhữngđồngcỏmàungọclụcbảodướimộtbầutrờixanhthẳmkhôngphảilàmộtnhiệmvụnhọcnhằncho lắm.Anhchỉkhông thíchbịgiánđoạn.Vàphảnứngđốivới sựgiánđoạnnày,anhtựnhủ,làsảnphẩmphụcủaưuđiểmlớnnhấtởanh:mộtbộóctưduylogictuyếntínhđãđưaanhtrởthànhmộtthámtửtrứdanh–mộtbộócbịđánhđộngbởinhữngđiểmrờirạcnhỏnhấttronglờikhaicủanghican,mộtbộóccóthểnhậnthấyvếtnứttíxíumàhầunhưkhôngconmắtnàocóthểthấy.

Madeleine hướngmắt qua vai anh để nhìn vàomàn hìnhmáy tính.“Saoanhlạicóthểlàmmấythứxấuxíthếnàyvàomộtngàynhưhômnay

Page 17: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

đượcnhỉ?”côhỏi.

Page 18: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

2

MộtNạnNhânHoànHảo

DavidvàMadeleineGurneysốngtrongmộtgiatrangkiêncốcótừthếkỷ19,ẩnkhuấttronggócmộtđồngcỏheohútnằmcuốimộtconđườngcụttrongvùngđồinúiHạtDelawarenằmcáchlàngWalnutCrossingtámki-lô-mét.Baoquanhđồngcỏrộng0,7hectanày làcánhrừngđầyanhđào,thíchvàsồi.

Cănnhàvẫngiữđượcnétkiếntrúcgiảndịbanđầu.Trongnămđầutiênlàmchủ,giađìnhGurneyđãphụchồinhữngsửachữakhônghợplýcủangườichủtrước,trảlạichonómộtvẻngoàiphùhợphơn,chẳnghạnnhưthayloạicửasổnhômảmđạmbằngcửakhunggỗloạithôngsángcủathếkỷtrước.Họlàmvậykhôngphảivìquácâunệviệcbảotồnlịchsử,màdonhậnthấyvìmộtlýdonàođó,phongcáchthẩmmỹbanđầulạicóvẻhợplý.ChuyệnnhàcửanêncókhísắcnhưthếnàolàmộttrongnhữngđềtàimàMadeleinevàDavidhoàntoànhợpýnhau–mộtdanhsáchđốivớianhdườngnhưngàymộtngắndầntrongthờigiangầnđây.

Cáisuynghĩấybàomòntâmtrạnganhtừngngàytừnggiờnhưaxit,vànólạitrỗidậytrướclờibìnhphẩmcủavợanhvềsựxấuxícủabứcchândungmàanhđangthaotác.Trưahômđó,mặcdùđanggàgậttrongchiếcghếgỗưathíchcủamìnhsaukhitrồngtulip,anhvẫnđủtỉnhtáođểnhậnrabướcchâncủaMadeleineđanglướtvềphíaanhquađámcỏcaotớimắtcá.Khitiếngbướcchânngừngtrướcghế,anhmởmộtmắtra.

Cônóimộtcáchbìnhthản,nhẹnhàng,“Anhthấylấyxuồngrabâygiờcómuộnquákhông?”Giọngcôkhéoléođưacâunóivàogiữalằnranhcủamộtcâuhỏivàmộtlờitháchthức.

Vớivócdángmảnhkhảnh,khỏekhoắnởtuổibốnmươilăm,Madeleinerấtdễbịngườikhácnhầmlàchỉmớibamươi lăm.Cặpmắtcôbộclộsựthẳngthắn,vữngvàngvàđầyvẻxétđoán.Máitócnâudài,trừvàisợilạclõng,đượctúmgọnlạidướichiếcmũrơmlàmvườnrộngvành.

Page 19: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Anhđáplạibằngmộtcâuhỏitừdòngsuynghĩcủamình.“Emnghĩnóxấuthậtư?”

“Tấtnhiênlàxấuthậtrồi,”cônóikhôngchútngầnngại.“Chẳngphảinóvốnđãthếrồisao?”

Anhchaumàysuyngẫmlờibìnhphẩmcủacô.“Emmuốnnóiđếnphầnnộidungư?”

“Chứcòngìnữa?”

“Anhkhôngbiết.”Anhnhúnvai.“Giọngemnóicóvẻkhinhthườngtấtcả,vềcảđườngnétlẫnnộidung.”

“Vậyemxinlỗi!”

Trôngcôkhôngcóvẻgìlàhốilỗicả.Anhsuýtnóirađiềuđóthìcôđổiđềtài.

“Anhđangmonggặplạingườibạncũcùnglớpà?”

“Khônghẳn,”anhvừanóivừachỉnhghếdựangảrasaumộtnấc.“Anhchẳnghứngthúgìchuyệnhoàiniệmquákhứcả.”

“Cóthểanhtacóánmạngchoanhpháđấy.”

Gurneynhìnvợ,hoàinghivềđiềumàcôthựcsựmuốnnói. “Emnghĩhắnmuốnvậyư?”anhhỏimộtcáchhờhững.

“Chẳngphảianhnổitiếngvìvậyhaysao?”Sựgiậndữbắtđầulàmgiọngcôđanhlại.

Chứngkiếnthấycôthườngxuyênnhưthếtrongnhữngthánggầnđây,anhnhưhiểurachuyện.Haingườicóquanđiểmkhácnhauxoayquanhchuyệnanhnghỉhưuđểlàmgì,điềuđósẽmanglạinhữngthayđổigìchocuộcsốngcủahaingười,vàcụthểhơn,sẽthayđổianhnhưthếnào.Gầnđây,áccảmcủacôvềthúvuimớicủaanhcũngngàycànglớndần–dựán‘chândungkẻ giếtngười’ đanghúthết thời gian của anh.Anhnghingờphản ứng tiêu cực củaMadeleine đối với lĩnh vực này có thể liên quanphầnnàođếntháiđộhứngkhởicủaSonya.

“Anhcóbiếtanhtacũngnổitiếngkhông?”côhỏi.

“Aicơ?”

Page 20: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Bạncùnglớpcủaanhđấy.”

“Khônghẳn làbiết.Hắnnóiphong thanhquađiện thoại làđangviếtmộtcuốnsáchgìđấy,vàanhđãxemquacuốnđórồi.Emkhôngnói,anhcũngchẳngnghĩhắnnổitiếng.”

“Hai cuốncơ,”Madeleinenói. “Anh ta là giámđốcmột việnnàođóởPeonyvàcómột loạtbàigiảngphát trênkênhPBS.Emcó inramấybìasáchtừInternet.Chắcanhcũngmuốnxemthử.”

“Anhnghĩhắnsẽnóichoanhbiếttấttầntậtvềbảnthânvàtácphẩmcủamìnhthôi.Nghehắnchẳngcóvẻgìlàngạingùngcả.”

“Anhmuốnsaocũngđược.Emđểmấycuốnsáchtrênbànlàmviệccủaanh,phòngkhianhđổiý.À,lúcnãyKylegọiđấy.”

Anhimlặngnhìncôtrântrân.

“Emnóianhsẽgọilạichonó.”

“Saoemkhôngkêuanh?”anhhỏivớimộtvẻcáukỉnhhơndựtính.Contraianhchẳngmấykhigọivềnhà.

“Emhỏinócócầnkêuanhkhông.Nónóinókhôngmuốnquấyrầyanh,vìchuyệncũngkhônggấplắm.”

“Nócònnóigìkháckhông?”

“Không.”

Côxoayngườicấtbướcngangquađámcỏrậmẩmướtvềphíacănnhà.Khiđếnchỗcửabênhôngnhàvàđặttayvàoquảđấm,nhưsựcnhớramộtchuyệnnữa,côquaylạinhìnanh,rồinóivớimộtsựcườngđiệunhưmuốnlàmanhphảisuynghĩ.“Theobìasáchthìanhbạncũcùnglớpcủaanhcóvẻnhưmộtthánhnhânvậy,hoànhảovềmọimặt.Mộtbậcthầymôphạm.Thậtkhótưởngtượngtạisaoanhtalạicầnthamkhảoýkiếnmộtthámtửđiềutraánmạng.”

“Mộtthámtửđiềutraánmạngđãnghỉhưu,”Gurneysửalời.

Nhưngcôđãvàonhà,chẳngbuồnđưachânđácánhcửađangđóngsậplại.

Page 21: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ
Page 22: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

3

RắcRốiNơiThiênĐường

Ngàyhômsauêmảhơnngàyhômtrước.TrờiđấttrôngkhôngkhácgìmộtbứctranhthángMườiởvùngNewEngland.Gurneythứcdậylúc7giờsáng,tắmrửavàcạorâu,mặcchomìnhmộtchiếcquầnjeansvàáolencôtôngmỏng,ngồighếbốuốngcàphêngoàihiênnhàlátđáxanhbênngoàiphòngngủcủahaingườidướilầu.SânhiênvàloạicửakiểuPhápdẫnđếnđó là những nétmới anh đã bổ sung cho căn nhà dưới sự hối thúc củaMadeleine.

Côrấtgiỏinhữngchuyệnnhưthế,vớiconmắttinhtườngcóthểthấyđượccáigì làkhảdĩ,cáigì làphùhợp.Nóbộc lộnhiềuđiềuvềcô–bảnnăng lạc quan, óc tưởng tượng thực tế, thị hiếu bất biến. Nhưng khi bịvướngvàonhữngphạmvibấtđồnggiữahaingười–nhữngvũngbùnvàbụigaicủabaokỳvọngmàmỗingườiđãtựvunđắpriêngtrongmình–thìanhcảmthấyrấtkhótậptrungvàonhữngưuđiểmnổibậtnơicô.

Anh phải nhớ gọi lại cho Kyle. Anh phải chờ ba tiếng đồng hồ vì cóchênhlệchmúigiờgiữaWalnutCrossingvàSeattle.Anhngảlưngsâuhơnvàoghế,đungđưalycàphêcònấmtronghailòngbàntay.

Anh liếc nhìn tập hồ sơmỏng vừamang ra cùng ly cà phê, cố tưởngtượngradiệnmạocủangườibạnđạihọccùnglớpkhônggặpđãhaimươilămnăm.BứcảnhtrênbìasáchmàMadeleineinratừmộtnhàsáchtrựctuyếngợichoanhnhớ lạikhôngchỉgươngmặtmàcảcá tínhcủangườibạn cũ– cùng với chất giọng có âm sắcnamcaoAi Len vàmộtnụ cườiquyếnrũđếnkhótin.

ThờihaingườicònlàsinhviêntrườngFordhamtrênkhuônviênRoseHillởquậnBronx,MarkMelleryđãlàmộttaychơiphóngtúng.Nhữngcơnbộcphátnửađùanửathật,đầynănglượngvàthamvọngởyluônnhuốmmộtsắcvẻuám.Ycókhuynhhướngthíchđigầnbờvực–mộtkiểuthiêntài bạtmạng, vừa liều lĩnh vừa có tính toán, lúc nào cũng đứng trên bờ

Page 23: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

miệngmộtđườngxoắnốcđixuống.

Theotiểusửđăngtrêntrangwebcủay,cáiđườngxoắnốcđãđưaytuộtdốcchóngmặtởđộtuổihaimươiấyđãbịđảochiềuởđộtuổibamươibởimộtkiểubiếnđổitâmlinhnàođóđầykịchtính.

Đặt lycàphêcânbằngtrêntayghếgỗnhỏhẹp,Gurneymởtậphồsơtrênđùi,rútrabứcemailnhậnđượctừMellerymộttuầntrướcđórồiđọclạitừngdòngmột.

Davethânmến,

Hyvọnganhkhôngcảmthấykỳquặckhinhậnđượcthưcủamộtngườibạncũcùnglớpsauchừngấythờigian.Nàoaibiếtchắcmìnhsẽngheđượctingìquamộtgiọngnóitừquákhứ.Nhờhộicựusinhviênmàbấylâutôivẫnluôngiữliênlạcvớitrườngcũvàbảnthâncũngcảmthấythậthứngkhởikhiđọcđượcnhữngdòngtinsuốtmấynămquaviếtvềcácthànhviêntronglớpta.Tôithậtsựvuimừngkhihơnmộtdịpđượcthấynhữngthànhquảưutúcủaanhcũngnhưnhững lờikhen tặngmàmọingườidànhchoanh. (Mộtbàibáo trongBản tinCựu Sinh viên của lớp ta gọi anh là THÁM TỬ ĐƯỢC TRAO NHlỀU HUÂNCHƯƠNGNHẤTSỞCẢNHSÁTNEWYORK–điềumàkhônglàmtôingạcnhiênlắmmỗikhinhớlạianhchàngDaveGurneytôiquenởđạihọc!)Sauđó,cáchđâykhoảngmộtnăm,tôiđượcbiếtanhđãnghỉhưuởSởCảnhsát–vàdọnđếnsốngởHạtDelawarenày.TôiđểýchuyệnnàyvìtìnhcờtôicũngsốngởthịtrấnPeonymà–‘chỉcáchmộtđoạnđường’,nhưngườitathườngnóiấy.Tôinghĩanhchưanghechuyệnhiệntại tôiđangđiềuhànhmộtcơsởtĩnhtuởđây,cótêngọi làViệnĐổimớiTâmlinh–nghethìcóvẻrườmrànhưngthựcchấtrấtđờithường.

Tuysuốtmấynămquanhiềulầntôirấtmuốngặplạianh,nhưngchínhmộttìnhhuốnggaygorốtcuộcđãchotôicúhíchcầnthiếtđểthôikhôngnghĩngợinữamàliênlạcvớianhngay.Đólàmộttìnhhuốngmàtôinghĩlờikhuyêncủaanhsẽrấtcóích.Tôimuốntranhthủghéthămanh.NếuanhcóthểchotôinửatiếngđồnghồthìtôisẽđếnnhàanhởWalnutCrossing–hoặctạimộtđịađiểmnàokhácthuậntiệnhơnchoanh.

Nhớ lạinhững lầnhai ta trò chuyện trong trung tâmkhuônviênvàhuyênthuyên lâuhơn trong quầy rượu Shamrock– chưanói đến kinhnghiệmnghềnghiệpcủaanh–tôibiếtngayanhlàngườithíchhợpđểchiasẻvấnđềrốirắm

Page 24: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

màtôiđangđốimặt.Đólàmộtcâuđốkỳquáimàtôinghĩanhsẽcóhứngthú.Khảnăngsuyluậntheocáchkhôngaicóthểnghĩrađượcluônlàưuđiểmcủaanh.Mỗikhinghĩđếnanh,tôiluônnghĩđếncáchsuyluậnlogichoànhảovàsựsángsuốtnhưphalêcủaanh–nhữngtốchấtmàtôithậtsựrấtcầnngaybâygiờ. Tôi sẽgọi choanh trong vòng vàingàynữa theo số có trongdanhbạ cựusinhviên–hyvọngđâyđúnglàsốđiệnthoạimàanhđangdùng.

Kèmvớinhiềukýứcđẹp,

MarkMellery

T.B:Chodùvấnđềcủatôicuốicùngcólàmanhhoangmangnhưtôi,khiếnanhkhôngthểchotôi lờikhuyênnàođinữa, thì tôicũngrấtvuiđượcgặp lạianh.

Haingàysau,cuộcgọinhưđãhẹndiễnra.Gurneynhậnrangaygiọngnóiấy,lạlùngthayvẫnkhôngthayđổisovớikhixưa,nhưnglạicósựrunrẩylosợrõrệttrongđó.

Saumột vài lời tự trách vì đã không thể giữ liên lạcđược,Melleryđithẳngvàovấnđề.YcóthểgặpGurneytrongvàingàytớiđượckhông?Càngsớmcàngtốt,vì‘tìnhhuống’nàyrấtcấpbách.Cómột‘tiếntriển’mới.Thậtsự rất khó bàn luận quađiện thoại, vì khi hai người gặpmặtGurney sẽhiểu.CónhiềuthứMelleryphảichoanhxem.Không,đâykhôngphải làvấnđềđểcảnhsátđịaphươnggiảiquyết,vìnhữnglýdomàMellerysẽnóikhiyđến.Không, suychocùngđâycũngchưa thểgọi làvấnđềpháp lý.Chưacótộinàobịphạmphải,cũngchẳngcóaibịđedọacụthểcả–yđãchứngminhđượcgìđâu.Chúaơi,nóiquađiệnthoạinhưthếnàythậtkhóquá;gặpmặtnóisẽdễdànghơnrấtnhiều.Phải,ybiếtGurneykhônglàmtrongngành thám tử tư.Nhưng chỉnửa tiếng thôimà–Gurney có thờigiannửatiếngkhông?

Vớibaocảmgiáclẫnlộnngaytừđầu,Gurneyđồngý.Tòmòthườnglấnátbảntínhtrầmlặngtronganh;trongtrườnghợpnàyanhtòmòvìnhậnthấy có chút kích động ẩn nấp dưới cách nói chuyện ngọt ngào củaMellery.Và,dĩnhiên,mộtcâuđốcầnđượcgiảimãthuhútanhmạnhmẽhơnbảnthânanhchịuthừanhận.

Saukhiđọclạibứcemaillầnthứba,Gurneybỏlạivàotậphồsơrồiđể

Page 25: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

tâmtríthơthẩnquanhnhữnghồiứcđượcgợimởtừtiềmthức:anhnhớnhữnglớphọcbuổisángkhiMellerytrôngliêngbiêngvàchánchườngvìrượu, nhớ những giờ trưa khi y dần hồi tỉnh, nhớ những lầnmen rượunhómlênnhữngcơnbộcpháthómhỉnhsâusắcđậmchấtAiLencủayvàosớmtinhmơ.Ylàdiễnviênthiênbẩm,làngôisaokhôngthểphủnhậncủahộikịchnghệtrongtrường–mộtthanhniêntrànđầysinhlựcởquầyrượuShamrocklàthế,nhưngtrênsânkhấuthậmchílạicònsungsứchơngấpđôi. Y là người phụ thuộc vào khán giả –một tay chỉ có thể đứng hiênngangđượcnhờvàothứánhsángcủasựthánphụcvẫnluôndungdưỡngy.

Gurney mở tập hồ sơ ra rồi lướt qua bức email một lần nữa. CáchMellerymô tảmối quan hệ giữa hai người làm anh khó chịu.Mối giaothiệpgiữahọkhôngthườngxuyên,khôngnhiềuýnghĩa,khôngthânthiếtnhưnhữnggìMelleryámchỉ.NhưnganhcócảmtưởngrằngMelleryđãchọn lựa ngôn từ rất thận trọng – rằng tuy đơn giản nhưng bức thư đãđượcviếtđiviếtlại,cânnhắcvàsửachữa–rằngnhữnglờinịnhhót,cũngnhưnhữngthứkháctrongthư,đềucómụcđíchcả.Nhưngmụcđíchđólàgì?MụcđíchhiểnnhiênlàbảođảmkhảnăngGurneyđồngýgặpmặtvàđưaanhvàocuộcđiềutratìmlờigiảicho‘bíẩn’nàođóđãnảysinh.Ngoàimục đích đó ra thì rất khó nói chính xác. Vấn đề này rõ ràng đối vớiMelleryrấtquantrọng–chỉnhưvậymớigiải thíchđượcbaonhiêuthờigianvàcôngsứctỉmỉmàyđãbỏrađểtrauchuốtngôntừchomạchlạcvàtruyềncảm,đểtruyềnđạtsựvồnvãtrộnlẫnkhốnđốn.

Cảcáiđoạn‘táibút’cũngcóchútvấnđề.Nókhôngnhữngtinhtếtháchthứcanhbằngcáchgợimởkhảnănganhbịcâuđốấyđánhbại,màchodùđólàgìđinữa,nódườngnhưcònngănchặnkhôngchoanhthoáithácdễdàng,nhằmvôhiệuhóabấtkỳlờinàoanhmuốnnói,chẳnghạnnhưanhkhông làmtrongngànhthámtửtư,hayanhchắcsẽkhônggiúpđượcgì.Cốtlõicủacáchhànhvănấylàđánhđồngviệcngầnngạikhôngmuốngặpvớiviệclỗmãngxuađuổibạncũ.

Ồ,phảiđấy,bứcthưđượcviếtrấtkhônkhéo,rấtthậntrọng.

Thậntrọng.Một thứgìđómớimẻ,phải khôngnào?NhấtđịnhkhôngphảilàcátínhcủaôngbạnMarkMelleryngàyxưarồi.

Page 26: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

SựđổithayrõrệtnàylàmGurneyhứngthú.

Đúng lúcđó,Madeleinebước ra từcửasauvàđikhoảnghaiphầnbaquãngđườngđếnchỗGurneyđangngồi.

“Kháchcủaanhđãđến,”côlạnhlùngthôngbáo.

“Anhtađâu?”

“Trongnhà.”

Anhnhìnxuống.Mộtconkiếnđangbòngoằnngoèodọctayghế.Anhlấymóngtaybúngnóbayraxa.

“Bảoanhtarangoàiđâynày,”anhnói.“Trờiđẹpnhưthếnàykhôngnênởtrongnhà.”

“Trờiđẹpthậtsao?”cônói,cốtìnhlàmcâunhậnxétnghemỉamaimàkhônglạcđề.“À,anhtatrôngynhưảnhintrênbìasáchấy–cònhơnthếnữa.”

“Cònhơnthếnữa?Vậynghĩalàsao?”

Côđãtrênđườngquayvàonhàvàkhôngđáplại.

Page 27: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

4

TôiBiếtRõÔngĐếnMứcBiếtÔngĐangNghĩGì

MarkMellery sải từngbướcdàiquađámcỏmềmmại.Y tiếnvềphíaGurneynhưmuốnômanh,nhưngcáigìđólàmysuynghĩlại.

“Davey!”yvừalalênvừachìatayra.

Davey[2]ư?Gurneyngạcnhiên.

“Chúa ơi!”Mellerynói tiếp. “Trông anh vẫnnhưxưa.Chúa ơi, gặp lạianh thậthayquá!Gặpanh trông vẫnnhưxưa thếnày thật tuyệt!DaveyGurney!HồicònởFordhamngườitavẫnthườngnóitrônganhnhưRobertRedfordtrongphimNgườicủaTổngthống.Giờvẫnvậy–chẳngthayđổimộtchútnào!Nếukhôngbiếtanhcũngnhưtôithìtôiđãnóianhmớicóbamươithôi!”

YsiếttayGurneybằngcảhaitaynhưthểtayanhlàmộtbáuvật.“HômnayvừaláixetừPeonyđếnWalnutCrossing,tôivừanhớlạitháiđộđiềmđạmvàtựchủvốndĩcủaanh.Mộtốcđảovềmặtcảmxúc–anhnhưthếđấy,mộtốcđảovềmặtcảmxúc!Vàanhvẫngiữđượccáiphongtháiấy.DaveyGurney–điềmđạm,trầmtĩnh,vàtựchủ–cộngvớitríócnhạybénnhấtthịtrấn.Dạonàyanhrasaorồi?”

“Cuộcsốngcũngthuậnlợi.”Gurneyvừanóivừagỡtayra,giọngMellerytrànđầyhàohứngbaonhiêu thì giọng của anh thiếuhụthàohứngbấynhiêu.“Chẳngchêvàođâuđược.”

“Thuậnlợi…”Melleryđọcrõcácâmtiếtnhưđangcốnhớnghĩacủamộttừtiếngnướcngoài.“Nơianhởđẹpthậtđấy.Đẹplắm.”

“Madeleinecóconmắt rất tinh tườngđốivớinhững thứnày.Tangồinhé!”GurneyrahiệuchoMelleryđivềphíacặpghếgỗngoài trờicũsờnnằmđốidiệnnhaugiữacâytáovàchậuchimtắm.

Mellerycấtbướcvềhướngđó,rồikhựnglại.“Tôicómộtthứ…”

“Cóphảicáinàykhông?”Madeleineđangbướcvềphíahọtừtrongnhà,

Page 28: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

taycầmtrướcmặtmộtcặphồsơrấttrangnhã.Tinhtếvàđắttiền,chiếccặpcũngnhưnhữngmónđồkháctrênngườiMellery–từđôigiàyAnhthủcông (nhưng không sáng bóng quá vàmang rất thoảimái) đến chiếc áokhoácthểthaolàmbằnglenca-sơ-miađượcmayrấtđẹp(nhưnghơinhàu)–mộtdángvẻtưởngchừngnhưđượctoantínhtrướccốtđểthốtlênrằngđúngđây làmộtngườibiết sửdụng tiềnmàkhôngđể tiềnvật lạimình,mộtngười thànhđạtnhưng không tôn thờ sự thànhđạt,mộtngườimàvậnmayđếnmột cách tựnhiên.Tuynhiên, sự lo âu trongđôimắt y lạitruyềnđạtmộtthôngđiệpkhác.

“À,vâng,cảmơnchị,”Mellerynói,taynhậnchiếccặptừMadeleinemàlòngnhẹnhõmthấyrõ.“Nhưngchịthấynó…”

“Anhđểtrênbàntràđấy.”

“Vâng,đúngrồi.Hômnayđầuóctôigiốngnhưphântánkhắpnơivậy.Cảmơnchị.”

“Anhuốngchútgìnhé?”

“Uốngư?

“Vợchồngtôiđãlàmsẵntràđárồi.Hoặcnếuanhmuốnuốngthứkhácthì…?”

“Không,không,tràđáđượcrồi.Cảmơnchị.”

Khiquansátngườibạncũ,GurneychợthiểuraýcủaMadeleinekhicônóiMellerytrôngynhưbứcảnhintrênbìasáchcủay, ‘cóđiềucònhơnthếnữa’.

Tốchấtrõrệtnhấttrongbứcảnhlàmộtsựhoànmỹkhôngtheokhuônmẫu–cáiảogiácdễkhiếnngườitalầmtưởngđâylàmộtảnhchụpbìnhthường,nghiệpdưtuykhôngcónhữngbóngđổkémđẹpmắthaybốcụcthôvụngcủamộtảnhchụpnghiệpdưthậtsự.Chínhlàthứcảmgiácvềmộtsựbấtcẩnđượcxửlýcẩnthậnấy–mộtsựthôithúcbảnngãphảilàmravẻvôngã–màMellerylàmộtmẫumựcbằngxươngbằngthịt.TrựcgiáccủaMadeleinelạichínhxácnhưthườnglệ.

“Trongemail,anhnóiđếnvấnđềgìđó,”Gurneyvàochủđềmộtcáchđườngđộtđếnmứcgầnnhưthôlỗ.

Page 29: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Phải,”Mellerytrảlời,nhưngthayvìmổxẻvấnđề,yxinkểlạimộtkýứcdườngnhưđượcchuẩnbịsẵnđểdệtthêmmộtsợichỉmỏngcủanghĩavụnữavàomốiquanhệđồngmôn,kýứcvềmộtcuộc tranh luậnngớngẩngiữa một người bạn cùng lớp với giáo sư môn triết. Suốt quá trình kểchuyện,Mellerygọibảnthân,Gurney,vànhânvậtchínhlà‘Bachàngngựlâm’ của khuôn viênRoseHill, gắng sức làm câu chuyện ấu trĩ ấy ngheđậmchấtanhhùng.Gurneycảmthấyngượngvàkhôngcóphảnứngnàođốivớivịkháchcủamìnhngoàimộtcáinhìnchằmchằmđầytrôngđợi.

“Chà,”Mellery vừa nói vừamiễn cưỡng chuyển sang vấn đề cần giảiquyết,“tôikhôngbiếtphảibắtđầutừđâunữa.”

Chuyệncủaanhmàanhcũngkhôngbiếtphảibắtđầutừđâu,Gurneynghĩ,thìanhđếnđâylàmcáiquáigìcơchứ?

Mellerycuốicùngmởchiếccặphồsơra,rútrahaicuốnsáchmỏngbìamềm,rồithậntrọngđưachoGurneynhưthểchúngrấtdễvỡ.Đâylàhaicuốnsáchđượcmôtảtrongbảninlấytừtrangwebmàanhđãxemtrướcđó. Một cuốn có tên ‘Điều quan trọng duy nhất’ với nhan đề phụ ‘Sứcmạnhthayđổisốphậncủalươngtri’.Cuốncònlạicótên‘Thànhthậtmànói!’vớinhanđềphụ‘Cáchduynhấtđểsốnghạnhphúc’.

“Cóthểanhchưangheđếnnhữngcuốnnày.Haicuốnnàybántươngđốichạy,nhưngchưahẳnlàdạngsáchbomtấn.”Mellerymỉmcườibằngmột sự khiêm tốn giả tạo dườngnhư đã được luyện tập nhuầnnhuyễn.“Tôi đưa không phải để anh đọc ngay bây giờ.” Y lạimỉm cười, như thểchuyệnnàyrấtvuinhộn.“Tuynhiên,haicuốnnàycóthểchoanhmanhmốinàođógiúpanhhiểuchuyệngìđangxảyra,hoặctạisaonóxảyra,khitôitrìnhbàyvấnđềcủamình…cólẽphảinóilàvấnđềhiểnnhiêncủatôimớiphải.Toànbộchuyệnnàykhiếntôihơirốirắmmộtchút.”

Vàhơikinhsợnhiềuchút,Gurneytrầmngâm.

Mellery thởmột hơi dài, ngừngmột lát, rồi bắt đầu câu chuyện củamìnhnhưmộtngườisắpbướcvàoconsóngcảlạnhbuốtbằngmộtquyếttâmdễlunglay.

“Tôinênkểchoanhnghetrướcvềmấyláthưtôinhậnđược.”Yvớilấychiếccặphồsơ,rútrahaichiếcphongbì,mởmộtphongbìvàlôiramộttờ

Page 30: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

giấytrắngcóchữviếtởmộtmặtvàmộtphongbìnhỏhơncókíchcỡcủaloạigiấymờixinphúcđáp.YđưatờgiấychoGurney.

“Đâylàláthưđầutiêntôinhậnđượccáchđâykhoảngbatuần.”

Gurneynhậntờgiấyrồingảlưngvàoghếsămsoi.Sựgọngàngcủanétchữđậpvàomắtanhngaylậptức.Chữviếtđượcgòtỉmỉ,taonhã–làmanhbấtchợtnhớđếnnétchữcủachịMaryJosephlảlướttrênbảngthờitiểuhọc.Nhưnglạhơncảlốiviếttỉmẩnấylàviệcbứcthưđượcviếtbằngbútmáyvàmựcđỏ.Mựcđỏư?ÔngcủaGurneyđãtừngdùngmựcđỏ.Ôngcó nhiều lọ tròn đựngmực xanh da trời, mực xanh lá vàmực đỏ. Anhkhôngnhớnhiềuvềngườiông,nhưnglạinhớmàumựcấy.Ngườitavẫncònmuađượcmựcđỏchobútmáyư?

Gurneyđọcđiđọclạibứcthư,màycànglúccàngchaulại.Khôngcólờichàođầuthư,cảchữkýcùngkhông.

ÔngcótinvàoĐịnhMệnhkhông?Tôitinlàcó,vìtôiđãtưởngsẽkhôngbaogiờgặplạiôngnữa–rồimộtngàykia,ôngxuấthiện.Tấtcảkýứcđềuhiệnvề:cáchôngnóichuyện,cáchôngđiđứng–vàquantrọngnhấtvẫnlàcáchôngsuynghĩ.Nếucóaibảoônghãynghĩđếnmộtconsố,thìtôisẽbiếtconsốôngnghĩlàgì.Ôngkhôngtintôiư?Tôisẽchứngminhchoôngthấy.Hãynghĩđếnconsốbấtkỳkhôngquámộtnghìnnào–consốđầu tiênmàông tựnhiênnghĩ ra thôi.Hãyhìnhdungconsốđó.Bâygiờhãyxemtôibiếtrõnhữngbímậtcủaôngđếndườngnàonhé.Mởchiếcphongbìnhỏranào.

GurneyậmừvôđịnhtronghọngrồinhìnMellerydòhỏi.

Ybấy lâuvẫnchămchútheodõianhđọcthư. “Anhcóbiếtaigửithưnàychoanhkhông?”

“Khôngbiếtaihết.”

“Cónghingờaikhông?”

“Khônghề.”

“Hừm.Anhcóchơitròchơiđókhông?”

“Tròchơiư?”RõràngMellerykhôngnhìnvấnđềnhưvậy. “Nếuýcủaanh là tôicónghĩđếnmộtconsốnàokhôngthìcâu trả lời là: có, tôicónghĩđếnmộtconsố.Trongtìnhhuốngnhưvậymàkhôngmuốnnghĩra

Page 31: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

cũngkhó.”

“Vậylàanhđãnghĩđếnmộtconsố?”

“Phải.”

“Rồisaonữa?”

Melleryhắnggiọng.“Consốmàtôinghĩtớilàsố6-5-8”.Ylặplạiconsố,phátâmrõtừngchữsố–sáu,năm,tám–nhưthểbaconsốđócóthểgợichoGurneyđiềugìđó.Khithấykhôngphảivậy,yhồihộpbuôngmộttiếngthởdàirồinóitiếp.

“Consố658khôngcóýnghĩagìđặcbiệtđốivớitôicả.Nóchỉlàconsốngẫunhiênmàtôichợtnghĩđến.Tôicốvắtócnghĩxemcónhớrathứgìđólàmtôiliêntưởngđếnsốđókhông,cónghĩxemcólýdonàomàtôilạichọnsốđókhông,nhưngtôikhôngnghĩrađượcmộtthứnàocả.Chỉlàconsốđầutiêntôichợtnghĩđến,”ykhăngkhăngmộtcáchsốtsắngđầysợhãi.

Gurney chăm chú nhìn y, càng lúc càng hứng thú. “Rồi trong chiếcphongbìnhỏkia…”

Melleryđưa cho anh chiếcphongbì còn lại có kèm lá thưbên trong,chămchútheodõianhmởnóra,rútramộtmẩugiấybằngnửatờđầutiên,rồiđọcnộidungtrênđó,cũngđượcviếtbằngphongcáchtinhtếvàmàumựcđỏ:

Cóphảiôngrấtsửngsốtkhitôilạibiếtôngchọnconsố658không?

Ngườinàolạihiểuôngrõđếnthếnhỉ?Nếumuốnbiếtcâutrảlời,trướctiênôngphảitrảlạitôisốtiền289,87đôtôiđãbỏrađểtìmđượcông.

GửiđúngsốtiềnnàytớiHộpthư49449,Wycherly,CT61010.

GửitôiTIỀNMẶThoặcSÉCCÁNHÂN.

TrênsécđềtênngườinhậnlàX.Arybdis.

(Đâychưachắclàtênthậtcủatôi.)

Saukhiđọcláthưlầnnữa,GurneyhỏiMellerycóhồiâmláthưkhông.

“Có.Tôiđãgửiséccómệnhgiánhưthưnói.”

“Tạisaochứ?”

“Ýanhlàsao?”

Page 32: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Nhiềutiềnnhưvậycơmà.Tạisaoanhlạiquyếtđịnhgửiséc?”

“Bởivìchuyệnnàylàmtôiđiênđầu.Consốấy–làmcáchnàomàhắnbiếtđượcchứ?”

“Sécđượcchuyểnchưa?”

“Chưa, thực tế thì chưa,” Mellery nói. “Lâu nay tôi vẫn theo dõi tàikhoảnmỗingày.Vìvậytôimớigửisécthayvìtiềnmặt.LúcđótôinghĩtìmhiểuvềcáigãtênArybdisnàycóthểlàmộtýhay–ítratôimuốnbiếthắnnạpsécvàotàikhoảnởđâu.Ýtôilà,giọngđiệutrongthưthậtkhiếnngườitaphảibấtan.”

“Chínhxácthìđiềugìlàmanhbấtan?”

“Tấtnhiênlàconsốấy!”Melleryhétto.“Saohắnlạibiếtđượcconsốấychứ?”

“Câuhỏihaylắm,”Gurneynói.“Tạisaoanhlạidùngchữ‘hắn’?”

“Gìcơ?À,tôihiểuýanh.Tôichỉnghĩ…tôikhôngbiếtnữa,tôichỉnghĩvuvơvậythôi.Tôithấy‘X.Arybdis’nghenhưtênđànôngkiểugìđó.”

“X. Arybdis.Một cái tên kỳ lạ,”Gurneynói. “Nó có ý nghĩa gì với anhkhông?Nghecóquenchútnàokhông?”

“Khônghề.”

CáitênkhôngcónghĩagìđốivớiGurney,nhưngnócũngkhônghoàntoànlạlắm.Bấtluậncáitênấylàgìthìnócũngnằmtrongmộttủhồsơtậnsâutrongtiềmthứccủaanh.

“Saukhianhgửiséc,hắncònliênlạcvớianhkhông?”

“Ồ,cònchứ!”Melleryvừanóivừathòtaylầnnữavàochiếccặpvalôirahaitờgiấykhác.“Tôinhậnthưnàycáchđâykhoảngmườingày.Cònlánàytôinhậnmộtngàysaukhigửiemailchoanhhỏichuyệngặpmặt.”YdúihailáthưvàongườiGurneynhưđứabéchobốxemhaivếtbầmmới.

Láthưthứnhấtgồmtámdòngngắn:

Baonhiêuthiênsứrạngngời

Mộtchânmúanhảyhátlờingânnga?

Baonhiêuhyvọngcaoxa

Page 33: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Bịdìmchếtbởimộtcarượunồng?

Ôngcóbaogiờhỏilòng,

Súngvàlyrượuchỉlàmộtthôi,

VàrồitựhỏimộtmaiChúaơi,

Conđãlàmsaichuyệngì?

8dòngcủaláthưthứhaicũngbíẩnvàmangtínhchấtdọadẫmtươngtự:

Ôngsẽtrảthứđãlấy

khiôngnhậnđượcthứđãcho.

Tôibiếtôngnghĩsao,

chớpmắtkhinào,

đãởđâu,

sẽvềđâu.

Ôngvàtôicóhẹnđấy,

Ông658ạ.

Suốtmười phút sau,Gurneyđọc lại từng lá thư sáu lần. Sắcmặt củaGurneycàngutốihơnvàsựâulocủaMellerycànghiệnrõ.“Anhnghĩsaohả?”Mellerycuốicùnglêntiếng.

“Anhcómộtkẻthùrấtkhônlanh.”

“Ýtôilà,anhnghĩsaovềchuyệnconsố?”

“Consốthìsaocơ?”

“Saohắnlạibiếtđượctôinghĩđếnconsốnàochứ?”

“Nhấtthờitôichỉcóthểnóihắnkhôngthểnàobiếtđượcđâu.”

“Hắnkhôngtàinàobiếtđược,nhưnghắnlạibiếtđấythôi!Ýtôilà,toànbộvấnđềlàởchỗđó,đúngkhôngnào?Hắnkhôngthểnàobiết,nhưnghắnlạibiết!Chẳngaicóthểbiếtđượctôisẽnghĩđếnconsố658cả,nhưnghắnkhôngchỉbiếtđượcconsốấymàcònbiết ítnhấthaingày trướckhi tôibiết,làcáingàyhắngửiđiláthưkhốnkiếpấy!”

Mellerybấtthìnhlìnhnhấcngườirakhỏighế,đitớiđiluiquađámcỏ

Page 34: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

vềphíacănnhàrồiđingượctrởlại,haitayvuốttóc.

“Chẳngcócáchthứckhoahọcnàomàlàmđượcvậycả.Tôichẳnghìnhdungrađượchắnlàmvậybằngcáchnàonữa.Anhkhôngthấychuyệnnàyđiênrồnhưthếnàoà?”

Gurneyđangđểcằmtrênnămđầungóntay,trầmngâm.“Cómộttriếtlýđơngiảnmàtôithấyđángtincậymộttrămphầntrăm.Cóchuyệnxảyrathìnhấtđịnhphảicócáchxảyra.Tròđoánsốnàynhấtđịnhcómộtlờigiảithíchđơngiản.”

“Nhưngmà…”

Gurneyđưa tay lênnhư anh chàng cảnh sát giao thôngnghiêmnghịngàynàomớivàoviệcsáuthángđầuởSởCảnhsátNewYork.“Ngồixuốngnào.Thưgiãnđi.Tôichắcchắnchúngtasẽtìmđượccâutrảlời.”

Page 35: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

5

NhữngKhảNăngKhôngHay

Madeleinemanghailytràđáchohaingườirồitrởvàonhà.Mùicỏấmtrànngậpkhôngkhí.Nhiệtđộgần21độc.Mộtbầysẻlôngtímđápxuốngchỗ những chiếc cóng thức ăn chứa hạt kê. Ánh nắng, sắcmàu, hươngthơmđềugaygắtnhưngđốivớiMellerychẳngcóýnghĩagì, vìnhữngýnghĩloâudườngnhưxâmchiếmyhoàntoàn.

Khihaingườinhấptrà,Gurneycốgắngđánhgiáđộngcơvàsựthànhthậtcủavịkháchnày.Anhbiếtrằngquychụpaiquásớmtrongcuộcchơicó thểdẫnđếnsai lầm,nhưngkhómàcưỡng lạiđượchànhviđó.Quantrọnglàanhnhậnthứcđượcviệcchụpmũcóthểsaivàsẵnsàngsửachữacáimũchụpấykhicóthôngtinmới.

AnhcócảmgiácMellery làmộtkẻlừalọckinhđiểnrấtbiếtvàovaiởnhiềucấpđộ,mộtkẻítnhiềutincảnhữnglờilừalọccủamình.Giọngcủaychẳnghạn,từthờiđạihọcđãnhưvậy,mộtgiọngkhônggốcgácđếntừmộtnơicủavănhóavànhonhãchỉcótrongtrítưởngtượng.Chắcchắncáigiọngấyykhôngcầnphảigiảnữa–nólàmộtphầnkhôngthểthiếutrongconngườiy–nhưngrễcủanónằmtrongthứđấtảo.Kiểutócđắttiền,làndađượcdưỡngẩm,hàmrănghoànmỹ,thểtrạngđượcrènluyện,móngtayđượcgọtgiũa, tất cảđềukhiếnngườikhácphải liên tưởngđếnmộtnhàthuyếtgiáongoạihạng trên truyềnhình.Phong tháicủay làphong tháicủamộtngườiháohứcmuốntỏvẻthưthảtrênđời,củamộtngườisởhữumọi thứ sành điệu mà không người bình thường nào có thể có được.Gurneynhậnthấy tấtcảnhữngđặcđiểmnàyđãhiệndiệnởdạngtrứngnướccáchđâyhaimươisáunămrồi.ChẳngquagiờđâynótrởnênđậmnéthơnsovớiconngườibấylâucủaMarkMellery.

“Anhcóbaogiờnghĩđếnchuyệnbáocảnhsátchưa?”Gurneyhỏi.

“Tôinghĩlàmvậychẳngíchlợigìcả.Tôinghĩcóbáothìhọcũngchẳnglàmgì.Họcóthểlàmgìđượcnào?Chẳngcólờiđedọacụthểnào,chẳngcó

Page 36: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

thứgìmàkhôngthểphântrần,chẳngcótộiácthậtsựnàocả.Tôikhôngcóthứgìcụthểđểmangđếncảnhsátcả.Mộtvàibàithơngắnđộcđịaư?Mộtthằngnhóctrunghọcquáigởnàođócũngcóthểviếtmấybàithơđóvậy,aiđócómộtđầuóchàihướclậpdịchẳnghạn.Nếucảnhsátchẳnglàmgìcoiđược,haytệhơnnữa làxemđâynhưtròđùa, thì tạisaotôiphảiphíthờigianđigặphọ?”

Gurneygậtđầunhưngkhôngbịthuyếtphục.

“Vảlại,”Mellerynóitiếp,“nghĩtớicảnhtượngcảnhsátđịaphươngphụtrách chuyện này rồi phát động một cuộc điều tra toàn diện, chất vấnngườinàyngườikia,điđếnviệncủatôi,quấyrốikháchcũlẫnkháchmới–mộtvàikháchlạikhánhạycảm–giậmchânkhắpnơivàgâyrabaochuyệnquáiquỷ,chõmũivàonhữngthứkhôngphảiviệccủahọ,lôicảbáochívàocuộcnữacũngnên…Chúaơi!Tôicóthểhìnhdungramấycáitítbáonhư‘Tácgiảvềtâmlinhbịdọagiết’.Rồisẽxảyrahỗnloạn…”GiọngMellerylịmdần,vàylắcđầunhưthểdùngtừngữthôithìkhôngđủđểmôtảnhữngthiệthạimàcánhcảnhsátcóthểgâyra.

Gurneyđáplạibằngmộtcáinhìnhếtsứcngơngác.

“Chuyệngìvậy?”Melleryhỏi.

“Hailýdoanhđưarachoviệckhôngbáocảnhsátmâuthuẫnvớinhau.”

“Mâuthuẫnthếnàocơ?”

“Anhkhôngliênlạcvớicảnhsátvìsợhọkhônglàmgìcả.Vàanhkhôngliênlạchọvìsợhọsẽlàmquánhiều.”

“À,phải…nhưngcảhailýdoấyđềuđúngmà.Nhântốchungởđâylàtôisợvấnđềkhôngđượcgiảiquyếtkhônkhéo.Sựkémcỏicủacảnhsátcóthểthểhiệnquaviệctiếpcậnvấnđềqualoahoặcgiảiquyếtvấnđềvụngvềtheokiểu‘lơngơnhưbòđeonơ’.Lờphờcũngdởmàhùnghổcũngdở–anhhiểuýtôinóichứ?”

Gurneycócảmgiácanhđangchứngkiếnmộtngườivấpchânvàbiếncú vấp thànhmột cúxoay trònmột chân.Anhkhônghoàn toàn tin vàonhữnggìMellerynói.Theokinhnghiệmcủaanh,khimộtgãđànôngđưarahailýdochomộtquyếtđịnh,cókhảnănglàlýdothứba–lýdothậtsự–đãbịlờđikhôngnói.

Page 37: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

NhưthểbắtđúngtầnsóngsuynghĩcủaGurney,Mellerybỗngnói,“Tôicầnphảithànhthậtvớianhhơn,nêncởimởvớianhhơnvềnhữngmốilocủamình.Tôi không thểmonganhgiúp tôinếu chưa choanhxembứctranhtoàncảnh.Trongbốnmươibảynămcuộcđờicủamình,tôiđãsốnghaicuộcsốngkhácbiệtnhauhoàntoàn.Tronghaiphầnbathờigiantồntại trên cõi đời này, tôi đã lầmđường lỡ bước, chẳngđi đếnnơi nào tốtnhưnglạiđếnđónhanh.

“Chuyệnbắtđầutừthờiđạihọc.Sauđạihọctìnhhìnhcàngtồitệhơn.Tôichèchénnhiềuhơn,cuộcsốngrốiloạnhơn.Tôidínhlíuđếnviệcbuônmatúychokháchhạngsangrồikếtgiaovớikhách.Cómộtôngkháchấntượngvớitàibuônhàngnhảmnhícủatôiđếnmứcchotôimộtcôngviệcthực sự ở phốWall, chuyên bánmấy thứ cổ phiếu nhảm nhí qua điệnthoạichotaynàovừathamvừanguđếnđộtinrằnggấpđôisốtiềnđầutưtrongbathánglàkhảnăngcóthật.Tôigiỏilàmbachuyệnđó,vàtôikiếmđượcrấtnhiềutiền,vànhữngđồngtiềnđólànhiênliệutênlửathúcđẩysựđiênrồcủatôi.Tôithíchthứgìlàlàmthứđó,vàđasốnhữnggìmìnhlàmtôiđềukhôngnhớvìhầunhưlúcnàotôicũngsaybítỉcả.

“Suốtmườinămtôiđãlàmviệcchorấtnhiềutênkhốnkhônlanh,đầutrộmđuôicướp,hếttênnàyđếntênkhác.Rồivợtôichết.Chắcanhchưabiếtchuyệntôikếthônsaumộtnămratrườngđâu.”

Mellery với lấy ly nước. Y uốngmột cách trầmngâm, như thể vị củanướclàmộtýtưởngđanghìnhthànhtrongđầuy.

Khilynướcvơiđimộtnửa,yđặtlytrêntayghế,mắtdánvàoly,trongphútchốc,rồitiếptụccâuchuyện,“Cáichếtcủacôấylàmộtsựkiệnđángghinhớtrongđời.Nócótácđộngrấtlớnđốivớitôi,lớnhơnsovớitấtcảcác sự kiện trongmười lăm năm chung sống của chúng tôi gộp lại. Tôikhôngmuốnthừanhậnđiềunày,nhưngquacáichếtcủavợmìnhtôimớithấyđượcsựsốngcủacôấycóảnhhưởngthựcsựđốivớitôi.”

Gurneycócảmtưởngcâuchuyệnmỉamaigọnghẽnày,đượckểngậpngừngnhưvừamớinghĩra,đangđượckểlạilầnthứmộttrăm.“Côấychếtnhưthếnào?”

“Toànbộcâuchuyệncótrongcuốnsáchđầutaycủatôi,nhưngtôisẽkể

Page 38: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

phiênbảnngắngọnvàxấuxíhơn.KhiấychúngtôiđangđinghỉtrênbánđảoOlympic ởWashington.Một chiều hoàng hôn, chúng tôi đang ngồitrênbãibiểnvắngbóngngười.Erinquyếtđịnhrabiểnbơi.Thườngthìcôấyraxakhoảngbamươimétrồibơirabơivàodọcbờ,giốngnhưbơinhiềuvòngtronghồbơivậy.Côấysiêngnăngvậnđộnglắm.”Yngừnglời,đểchohaimắtlờđờnhắmlại.

“Cóphảiđêmđócôấycũnglàmvậykhông?”

“Saocơ?”

“Anhnóilàcôấythườnglàmnhưvậymà.”

“À,tôihiểurồi.Phải,tôinghĩcôấyđãlàmnhưvậyđêmhômđó.Thựcsựthìtôicũngkhôngchắclắmvìlúcđótôiđangsay.Erinđixuốngnước,tôiởtrênbờcùngphíchmartinicủamình.”Khóemắttráicủaygiậtlên.

“Erinchếtđuối.Nhữngngườipháthiệnxáccôấynổilênởvùngnướccách bờmười lămmét cũng phát hiện thấy tôi nằm say khướt trên bãibiển.”

Ngừngmột lát, y nói tiếp bằng giọng căng thẳng, “Tôi nghĩ cô ấy bịchuộtrúthoặclà…tôikhôngbiếtnữa…nhưngtôinghĩ…chắccôấycókêucứuvớitôi…”Yngưngbặt,nhắmmắtlầnnữa,rồixoabópchỗgiậtởmắt.Khimởmắtra,ynhìnquanhnhưđangthuvàotầmmắtkhungcảnhxungquanhmớigặplầnđầu.

“Nơianhởthậtlàđángyêu,”ynóikèmmộtnụcườibuồnbã.

“Anhnóicáichếtcủavợanhcómộttácđộngmạnhmẽtớianhư?”

“Ồ,phải,mộttácđộngmạnhmẽ.”

“Ngaylúcđóhaymộtthờigiansau?”

“Ngaylúcđó.Nghesáorỗngthậtnhưngtôiđãtrảiquagiâyphút‘nhìnthấumọichuyện’.Nóđớnđauhơn,làmtôingộranhiềuđiềuhơnbấtkỳtrảinghiệmnào trướcvàsausựkiệnđó.Lầnđầu tiên trongđời tôi thấymộtcáchsốngđộngconđườngtôiđangđivàthấyđượcnóđãhủyhoạitôikinhkhủngđếnnhườngnào.TôikhôngmuốnvímìnhnhưPaulbịténgựatrênđườngtớiDamascus,nhưngsựthật là, từkhoảnhkhắcđótrởđi tôikhôngcònmuốntiếnthêmbướcnàotrênconđườngđónữa.”Ynóinhững

Page 39: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

lờinàybằngmộtniềmtinvangdội.

Ycóthểdạymộtlớpkinhdoanhcótên‘Niềmtinvangdội’đây,Gurneytrầmngâm.

“Tôiđăngkývàomộtcơsởcairượuvìcảmthấyđâylàchuyệncầnlàm.Sau cai nghiện tôi đi trị liệu. Tôimuốn chắc chắn rằngmình đã tìm rachân lý chứ không phải bịmất trí. Chuyên gia trị liệu động viên tôi rấtnhiều.Cuốicùngtôitrởlạitrườngvàlấyhaibằngthạcsĩ,mộtbằngtâmlýhọcvàmộtbằngtưvấntâmlý.CóngườibạncùnglớplàmmụcsưnhàthờpháiNhấtThểmờitôiđếnthuyếtgiảngvềviệctôi‘cảiđạo’–đólàchữanhtadùng,khôngphảicủatôi.Buổithuyếtgiảngthànhcông.TừđóphátsinhramộtloạtcácbàigiảngkhácmàtôigiảngởchụccácnhàthờNhấtThểkhác,vànhữngbàigiảngnàyhợpthànhcuốnsáchđầutaycủatôi.Cuốnsáchtrở thànhcơsởchomộtchươngtrìnhgồmbaphầnphát trênkênhPBS.Sauđóchươngtrìnhnàyđượcphânphốidướidạngvideonhiềutập.

“Nhiềuchuyệntươngtựđãxảyra–mộtdòngsựkiệntrùnghợpmangtôitừchuyệntốtlànhnàysangchuyệntốtlànhkhác.Tôiđượcmờithuyếtgiảng trongmột loạt các hội thảo riêng dành chomột nhóm người phithường–phithườngcảvềmặttiềncủanữa.TừđódẫnđếnviệcthànhlậpViệnĐổimớiTâmlinhMellery.Nhữngaiđiđếnđóđềuthíchnhữnggì tôilàm.Tôibiếtnóithếnghecóvẻtựcaotựđại,nhưngsựthậtlànhưvậy.Tôicónhiềukháchtrởlạiviệnnămnàysangnămkhácchỉđểnghelạinhữngbài thuyết giảngmới người cũ ta, để thực hành các bài tập tâm linh cũmèm.Tôingạiphảinói rađiềunày, vìnghe có vẻkiêu căngquá,nhưngnhờcáichếtcủaErinmàtôiđãtáisinhvàomộtcuộcsốngmớirấttuyệtvời.”

Mắtydichuyểnkhôngyên,khiếnngườikháccócảmtưởngyđangtậptrungvàomộtcảnhtượngthầmkínnàođó.Madeleinerangoàinhà,lấyđihai chiếc lyđã cạn, rồihỏihaingười cómuốnuống thêmkhôngnhưngkhôngaimuốn.Mellerylạikhenngợicănnhàcủahaivợchồngmớiđángyêulàmsao.

“Khinãyanhnóianhmuốnthànhthậthơnvớitôivềnhữngmốilocủamìnhmà,”Gurneynhắc.

Page 40: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Phải.Nócóliênquanđếnnhữngnămthángbêtharượuchècủatôi.Tôitừnglàmộttênbợmrượuthườngxuyênuốngđếnbấttỉnh.Nhiềulầntôisayđếnmấttrínhớnghiêmtrọng–cólúckéodàimộthaigiờđồnghồ,cólúclâuhơn.Trongnhữngnămcuối,mỗilầnuốnglàmỗilầntôisayđếnmất trí nhớ. Biết bao nhiêu thời gian, bao nhiêu chuyện tôi đã làmmàchẳngnhớđượcgì.Khisay,tôichẳngkénchọnmìnhđichungvớiaihaylàmgì.Thẳngthắnmànói,nhữngchỗđềcậpđếnrượutrongmấyláthưđộcđịa tôiđưaanhxemlà lýdo tạisaotôi lại thấybấtanđếnthế.Tâmtrạngcủatôivàingàygầnđâyluônchuyểnquachuyểnlạigiữabấtanvàhãihùng.”

MặcdùhoàinghinhưngGurneyvẫnbịcuốnhútvàothứgìđóxácthựctronggiọngcủaMellery.“Anhkểtiếpđi,”anhnói.

Suốtnửagiờsau,rõràngkhôngcònbaonhiêuthứđểMellerycóthểkểhaysẵnlòngkể.Tuynhiên,ylạitrởlạivấnđềđãámảnhy.

“NhândanhChúa,làmsaohắnlạibiếtđượcconsốtôisẽnghĩlàgìcơchứ?Tôiđã ràsoát tâmtrímìnhxemcóngườinào tôiquen,nơinào tôiđến,địachỉ,mãbưuđiện,sốđiệnthoại,ngàytháng,sinhnhật,biểnsốxe,giácảnữa–bấtcứ thứgì cósố–màchẳngcó thứgì làmtôi liên tưởngđượctớiconsố658cả.Tôimuốnđiênlênđây!”

“Có lẽ sẽ hay hơnnếu ta tập trung vào những câu hỏi đơn giản hơn.Chẳnghạnnhư…”

NhưngMellerykhôngngheanhnói.“Tôikhôngcócảmgiácconsố658cóýnghĩagìcả.Nhưngnhấtđịnhnóphảicóýnghĩagìđó.Ýnghĩađólàgìcũngđược,quantrọnglàcóngườibiết.Aiđóbiếtconsố658cóýnghĩađốivới tôinên tôimớinghĩđếnnóđầu tiên.Tôikhông tàinào lýgiảiđược.Đúnglàácmộng!”

GurneyngồiimlặngchờcơnhoảngloạncủaMellerylắngxuống.

“Cónóiđếnchuyệnrượuchètrongthưnghĩalàngườiđócóbiếttôivàocáithờibêthaấy.Nếuhắncóáccảmgìvớitôi–mànghecóvẻlàvậythật–thìhắnđãnungnấunómộtthờigiandàirồi.Cóthểlàmộtngườiđãmấtdấutôi,khôngbiếttôiởđâurồithấymộttronghaicuốnsáchcủatôi,thấyảnhtôi,đọcthôngtingìđóvềtôi, rồiquyếtđịnh…quyếtđịnhlàmgìcơ?

Page 41: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Tôicũngchẳngbiếtnhữngbứcthưnàynóigìnữa.”

Gurneyvẫnkhôngnóigì.

“Anhcóbiếtđượccảmgiácđãtrảimộttrămđêm,thậmchílàhaitrămđêm trong đờimà khôngnhớ ra được đêmnào không?”Mellery lắc đầukinhngạctrướcsựbạtmạngcủachínhmình.“Thứduynhấttôibiếtchắcvềnhữngđêmđólàtôiđãsayxỉnvàđiêndạiđếnnỗichuyệngìcũnglàm.Dínhtớirượuchèlànhưvậyđó–khianhuốngnhiềunhưtôi,rượusẽtướclấytấtcảnỗisợvềhậuquả.Nhậnthứccủaanhméomó,khảnăngtựchủbiếnmất,trínhớtắtlịm,vàanhsốngbằngsựbốcđồng–bằngbảnnăngkhôngbịràngbuộc.”Ybỗngimbặt,lắcđầu.

“Anhnghĩcóthểmìnhđã làmgì trongnhữnglúcsayxỉnđếnmấttrínhớnhưvậy?”

Mellerynhìnanhchằmchằm. “Thứgì cũng làm!Chúaơi, vấnđề làởchỗđó–thứgìcũnglàmcả.”

Gurneynghĩ,trôngynhưmộtngườivừapháthiệnrathiênđườngnhiệtđớitrongmơmàmìnhđãbỏtừngcắcbạcrađầutưđangtrànngậplũbọcạppháhoại.

“Anhmuốntôilàmgìchoanhnào?”

“Tôikhôngbiếtnữa.CólẽtôihyvọngđượcnghemộtlờisuyluậnkiểuSherlockHolmes, hy vọng thấy bí ẩn được giải đáp, hy vọng kẻ viết thưđượcnhậndạngvàmấtkhảnănggâyhại.”

“Anhbiếtrõtìnhhuốngnàyhơntôinênphánđoánsẽchínhxáchơnchứ.”

Mellerylắcđầu.Rồimộtniềmhyvọngmongmanhlàmmắtymởrộngra.“Liệuđâycóphảilàtròchơikhămkhông?”

“Nếuphảithìtrònàyđộcđịahơnđasốnhữngtròkhác,”Gurneyđáp.“Anhcònnghĩđượcgìkhácnữa?”

“Tốngtiềnchăng?Kẻviếtthưbiếtbímậtgìđókhủngkhiếp,mộtthứtôikhôngnhớđượcchăng?Cònmóntiền289,87đôchỉ làyêusáchbanđầuthôi?”

Gurneygậtđầumộtcáchvôthưởngvôphạt. “Cònkhảnăngnàokhác

Page 42: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

không?”

“Trả thù chăng?Trả thù chuyệngìđókhủngkhiếp tôiđã làm,nhưngbọnchúngkhôngmuốntiền,bọnchúngmuốn…”Giọngylịmdầnmộtcáchthảmhại.

“Vàanhkhôngnhớđượcchuyệncụthểnàođãtừnglàmcóthểlýgiảichonhữngtrònàyư?”

“Đúngvậy.Tôinóivớianhrồi.Tôichẳngnhớđượcthứgì.”

“Đượcrồi,tôitinanh.Nhưngtheotìnhhìnhnày,cólẽtanênxemxétmộtvàicâuhỏiđơngiản.Tôihỏicâunàothìanhghilạicâuấynhé,xongđemnhữngcâunàyvềnhà,bỏra24tiếngnghiềnngẫmxemanhnghĩrađượcgìnào.”

MellerymởchiếccặptrangnhãrútramộtcuốntậpnhỏbằngdavàmộtcâybúthiệuMontblanc.

“Tôi muốn anh lập ra một vài danh sách riêng lẻ, bằng hết sức củamình,đượcchứ?Danhsáchthứnhất:cácđốithủtiềmnăngtrênthươngtrường–nhữngngườiđã từngbấtđồngsâusắcvớianhvề tiềnbạc,hợpđồng,giaokèo,chứcvụ,danhtiếng.Danhsáchthứhai:nhữngxungđộtcánhân chưa giải quyết – bạn cũ, người yêu cũ, nhữngmối tình kết thúckhông ra gì.Danhsách thứba:nhữngcánhâncóýdọadẫm trực tiếp–nhữngngườiđãtừngtốcáoanhhaydọanạtanh.Danhsáchthứtư:nhữngcánhânbấtổnđịnh–nhữngngườibịmấtthăngbằnghaybịbấtổnvềmặtnàođó.Danhsáchthứnăm:nhữngngườianhtừngquenlúctrướcmàgầnđâymớigặplại,bấtluậnnhữngcuộcgặpđótưởngnhưtìnhcờhayvôhạiđếnđâuđinữa.Danhsáchthứsáu:bấtkỳmốiquanhệnàocủaanhvớiaisốngởWycherlyhoặcquanhvùngnày–vìđâylànơicóhộpthưbưuđiệncủakẻtênX.Arybdisnày,vàlànơiđượcđóngdấutrêntấtcảcácphongbìanhnhậnđược.”

Vừađọc câuhỏi, anh vừaquan sát thấyMellery lắcđầu liên tụcnhưmuốnkhẳngđịnhrằngkhôngthểnhớlạibấtkỳcáitênnàocóliênquan.

“Tôi biết làmnhưvậy cũngkhó,”Gurneynói bằng giọng cươngquyếtcủamộtbậcphụhuynh,“nhưngcầnphảilàmvậy.Trongkhiđóhãyđểlạinhữngláthưnàyởchỗtôi.Tôisẽxemkỹhơn.Nhưngnhớlàtôikhônglàm

Page 43: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

trongngànhthámtửtưnêncóthểchẳnggiúpanhđượcbaonhiêuđâu.”

Melleryvôvọngnhìnhaibàntay.“Ngoàiviệclậpramớdanhsáchnày,tôiphảilàmgìkhácnữa?”

“Hỏihaylắm.Anhnghĩđượcthứgìkhông?”

“Ờ…có lẽnếuanh chỉdẫnmột chút thì tôi có thể lần radấuvết củangườitênArybdisởWycherly,bangConnecticut,cốtìmrachútthôngtinvềhắn.”

“Nếuýanhlà‘lầnradấuvết’quađịachỉnhàhắnthayvìsốhộpthư,thìbưu điện sẽ không cho anh địa chỉ đó đâu.Nếumuốn vậy anh phải lôicảnh sát vào cuộc, nhưng anh lại khôngmuốn như vậymà. Anh có thểkiểmtraNhữngTrangTrắngtrênInternetnhưnganhcũngchẳngđiđếnđâuvớimộtcáitênhưcấu–màcókhảnăngđó,vìhắnnóitrongthưlàcáitênnàykhôngphảicáitênmàanhbiết.”Gurneyngừngmộtchập.“Nhưngcáivụgửisécấythậtkỳlạ,anhcóthấyvậykhông?”

“Ýanhlàsốtiềnghitrênđóư?”

“Ýtôilà, lạởchỗsécchưađượcđổiratiền.Tạisaolạiquantrọnghóatấmsécvớinhữngyêucầunhư–sốtiềncụthểnày,phảigửichoainày,phảigửiđếnđâunày–rồisauđólạikhôngđổisécratiềnchứ?”

“Ờ,giảdụArybdislàtêngiả,vàhắnkhôngcóchứngminhthưmangtênđó…”

“Vậytạisaolạiđưaralựachọngửiséckiachứ?Tạisaokhôngđòitiềnmặt?”

MắtMellerylướtquamặtđấtnhưthểcáckhảnăngxảyralànhữngquảđịalôi.“Cólẽthứhắncầnlàthứgìđócóchữkýcủatôitrênđó.”

“Tôicũngđãnghĩnhưvậy,”Gurneynói,“nhưngcóhaivấnđề.Thứnhất,nhớrằnghắncũngsẵnsàngnhậntiềnmặt.Thứhai,nếumụcđíchthựcsựlàlấyđượctấmséccóchữkýthìtạisaolạikhôngđòihỏisốtiềnnhỏhơnchứ–haimươihoặcthậmchílànămmươiđô-lachẳnghạn?Làmnhưvậychẳngphảisẽtăngxácsuấtnhậnđượchồiđápsao?”

“CólẽArybdiskhôngkhônlanhnhưvậy.”

“Tôikhôngnghĩvấnđềnằmởđó.”

Page 44: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

TrôngMellery lúcnàynhư thểsựkiệtquệvà loâuđangso tàingangngửanhautrongtừngtếbàocủacơthể.“Anhcónghĩtôiđangđứngtrướcnguyhiểmthậtsựkhông?”

Gurneynhúnvai.“Đasốthưnặcdanhnàocũngnhưnhau.Cóthểnóichínhcáinộidungghêsợtrongđóđãlàvũkhítấncôngrồi.Tuynhiên…”

“Tuynhiênmấylánàylạikhácư?”

“Mấylánàycóthểkhác.”

Mellerytrốmắtra.“Tôihiểurồi.Anhsẽxemlạinhữngláthưnàychứ?”

“Phải.Cònanhsẽbắtđầulậpnhữngdanhsáchđóchứ?”

“Chẳngcóíchlợigìhết,nhưngđượcthôi,tôisẽthử.”

Page 45: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

6

VìMáuĐỏKhôngPhai

NhưAiTôĐiểmMộtBôngHoaHồng

Khôngđượcmờiở lạidùngcơmtrưa,Mellerymiễncưỡngravề trongchiếcxehiệuAustin-Healeymàuxanhlơđượcphụcchếtỉmỉ–mộtchiếcxethểthaomuitrầnkinhđiểnvàomộtngàyhoànhảođể láixemàchủcủanódườngnhưlạiquênlãngmộtcáchthảmhại.

Gurneytrởlạichiếcghếgỗngoàivườnvàngồiđómộtchậplâu,gầnmộtgiờđồnghồ,hyvọngmớdữkiệnrối rắmnàysẽbắtđầu tựsắpxếp theomộttrìnhtựnàođó,theomộtchuỗisựkiệnhợplýnàođó.Tuynhiên,điềuduynhấtmàanhnhậnralàmìnhđangđói.Anhđứngdậy,đivàonhà,làmmột miếng sandwich phô mai havarti kèm ớt nướng và ăn một mình.Madeleinehìnhnhưđãđiđâumất, vàanh tựhỏi liệumìnhcóquênkếhoạch nàomà cô đã nói với anh không. Sau đó, khi đang tráng lại đĩasandwichvànhìnthẫnthờrangoàicửasổ,anhthấycôđangthơthẩndọccánhđồngtừvườncâyăntrái,trongtaylàcáibaobốđựngđầytáo.Côcócáivẻtrầmlặngrựcrỡmàtheocôlàkếtquảtấtyếumỗikhimìnhrangoàitrời.

Côvàobếp,đặttáoxuốngcạnhchậurửarồibậtratiếngthởdàisungsướng.“Ôitrời,mộtngàythậttuyệt!”côthốtlên.“Vàomộtngàynhưhômnaymàanhởtrongnhàlâuhơnmứccầnthiếtmộtphútthôicũnglàtộiđấy!”

Khôngphải anh khôngđồng ý với cô, ít nhất thì cũng khôngphải vềmặtthẩmmỹ,nhưngcómộtđiềuthựctếvềbảnthânvẫnluôngâytrởngạichoanh:chínhlàcáithiênhướngluônđẩyanhvàothếgiớinộitâmbằngnhiềucáchkhácnhau,vớikếtquảlà,khiđểmặcanhmộtmình,anhdànhnhiềuthờigianchoviệccânnhắchànhđộnghơnlà thựcsựhànhđộng,dànhnhiềuthờigiantrongđầuhơnthếgiớibênngoài.Điềunàybấylâu

Page 46: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

chưabaogiờlàvấnđềtrongnghềnghiệpcủaanh;thậtra,đódườngnhưlạilàtưchấtkhiếnanhtrởnênưutútrongcôngviệccủamình.

Dùsaothìanhcũngchẳngbuồnrangoàingaylúcnày,chẳngmuốnnóiđến,chẳngmuốntranhcãi,cũngchẳngcảmthấykhóxửgìcả.Anhnêuramộtđềtàinhằmđánhlạchướng.

“EmcóấntượngnhưthếnàovềMarkMellery?”

Côđápmàkhôngngướclênnhìnhayngừnglạiđểxemxétcâuhỏi,mắtvẫnkhôngrờimớtráicâyđangchuyểntừcácbaobốlênmặtbếp.

“Rấttựcaovàđầysợhãi.Mộtngườitựđạimắcchứngphứccảmtựti.Sợôngbabịđếnbắt.MuốnchúDavenhà tađếnbảo vệ.À, emkhông có ýnghelénđâu.Giọngnóicủaanhtavangvọnglắm.Anhtachắchẳnrấtgiỏinóichuyệntrướccôngchúng.”Côkhiếnkhảnăngnàynghenhưmộtcondaohailưỡivậy.

“Emnghĩsaovềtròđoánsốấy?”

“À,”cônóibằngmộtđiệubộkhoatrương.“Vụánkẻtheodõiđọcđượcsuynghĩ.”

Anhkìmlạisựcáukỉnh.“Emcóbiếtlàmsaohắnlạiđoánđượckhông–làmsaomàkẻviếtthưlạibiếtMellerysẽchọnconsốnào?”

“Khôngbiết.”

“Trôngemchẳngcóvẻgìlàbậntâmcả.”

“Nhưnganhcómà.”Mộtlầnnữa,cônóimàmắtvẫnđểvàomấyquảtáocủamình.Cáicườimỉamaikhónhậnraấy,nhữngngàygầnđâycànglúccànghiệnrõ,nởtrênkhóemiệngcô.

“Emphảinhìnnhậnđâylàmộtcâuđốhócbúa,”anhkhăngkhăng.

“Chắcvậy.”

Anhlặp lạinhữngdữkiệnthenchốtbằngsựkhóchịucủamộtngườiđànôngkhônghiểusaochẳngaihiểumình.“Mộtngườiđưachoemmộtphongbì dánkín rồi bảo emhìnhdungmột con số trongđầu.Emhìnhdungraconsố658.Hắnbảoemxemtrongchiếcphongbì.Emxemtrongchiếcphongbìđó.Bứcthưbêntrongghi658.”

Rỡ ràng Madeleine chẳng bị ấn tượng như anh nghĩ. Anh nói tiếp,

Page 47: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Đúnglàmộtkỳcôngxuấtsắc.Nhìnbềngoàisẽthấykhôngtàinào làmđược,nhưng thực tế thì lạiđược.Anhmuốntìmhiểubằngcáchnàomàlàmđượcvậy.”

“Vàemchắcchắnanhsẽnghĩrađược,”cônóikèmmộttiếngthởdàinhẹ.

QuacánhcửakiểuPháp,anhlướtmắtthấyđámớtvàcàchuahéorũdođợt sương lạnh đầumùa. (Khi nào thế? Anh không nhớ. Hình như anhkhông thể tập trung vào yếu tố thời gian.)Qua khỏi khu vườn, qua khỏiđồngcỏ,ánhmắtanhdừnglạitrênkhothócmàuđỏ.CâytáoMcintoshgiànuachỉthoánghiệnsaugóckho,quảcủanótrôngnhưnhữngchấmnhỏqua đám lá, hệt nhưnhững giọt sơn củamột nhàhội họa thuộc trườngpháiấntượng.Bỗngmộtcảmgiácdaydứtxâmnhậpvàohoạtcảnhtrướcmắtanh,máchbảoanhlẽraanhphảilàmcáigìđóngaylúcnày.Cáigìcơchứ?Phảirồi.Lờihứađãmộttuầnchưathựchiện.AnhphảilấycáithangxếptừkhorađểháinhữngquảtrêncaomàMadeleinekhôngthểtựmìnhvươntới.Mộtviệccỏncon.Mộtviệcquádễđốivớianh.Mộtdựánmấtnửagiờđồnghồlàcùng.

Khianhbậtdậykhỏighế trong tâmtrạngphấnchấnvìsắp làmđượcviệc tốt thì điện thoại đổ chuông.Madeleine nhấcmáy, có lẽ là vì đangđứngcạnhbànđặtđiện thoại,nhưngđó lạikhôngphải là lýdo thật sự.Madeleinethườngtrảlờiđiệnthoại,bấtluậnaigầnđiệnthoạihơn.Lýdonàyliênquanđếnmứcđộmongmuốngiaothiệpkhácnhaucủahaingườihơnlàtínhhiệuquảcủaviệcainhấcmáytrước.Vớicô,yếutốconngườinhìnchungluônlàmộtđiểmcộng,lànguồnđộnglựcthúcđẩytamộtcáchtíchcực(trừnhữngngoạilệnhưcônàngSonyaReynoldschuyênlọidụngngườikhác).VớiGurney,yếutốconngườilàmộtđiểmtrừ,làthứlàmcạnkiệtnănglượngcủaanh(trừnhữngngoạilệnhưcônàngSonyaReynoldsluônkhíchlệngườikhác).

“Alô?”Madeleinenóibằngcáiphongcáchdịudàngđầyvẻmongmỏimàcôvẫnthườngdùngkhichàohỏinhữngaigọiđến–trànđầyhứahẹnsẽquantâmđếnbấtkỳđiềugìhọnói.Mộtchậpsau,giọngcôhạxuống,chuyểnsangmộtquãngâmkémhàohứnghơn.

Page 48: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Vâng,cóạ.Anhchờchútnhé.”CôvẫyốngnghevềphíaGurney,đặtnótrênbànrồirakhỏiphòng.

MarkMellerygọi,mứcđộkíchđộngđãgiatăng.

“Davey,cảmơnChúaanhcónhà.Tôivừavềnhàđây.Tôivừanhậnđượcmộtláthưkhốnkiếpnữa.”

“Trongmớthưhômnayư?”

Câutrảlờilà“Ừ,”đúngnhưGurneyđãnghĩ.Nhưngcâuhỏicủaanhcómụcđích.Suốtnhiềunămtrahỏivôsốnhữngngườibịbấnloạn–ởhiệntrườngvụán, trongphòng cấp cứu, trongđủ loại tìnhhuốnghỗn loạn–anhđãkhámpháracáchdễdàngnhấtđểbìnhtâmhọlạichínhlàtrướctiênhỏinhữngcâuhỏiđơngiảnmàhọcóthểtrảlời“ừ.”

“Chữviếtgiốngnhưcũhả?”

“Ừ.”

“Vàcùngmàumựcđỏ?”

“Ừ,tấtcảđềugiốngtrừnộidung.Đểtôiđọcchoanhnghenhé.”

“Anhđọcđi,”anhnói.“Đọcchậmrãi,xuốngdòngởđâuthìchotôibiết.”

Nhữngcâuhỏirõràng,nhữngchỉdẫnrõràng,vàgiọngnóiđiềmtĩnhcủaGurneyđãpháthuytácdụngmongmuốn.Mellerynghecóvẻcànglúccàngbìnhtâmkhiyđọclớnđoạnthơkỳdịlàmylolắngkhôngyên–vớinhữngkhoảnglặngngắnđểbiểuthịchỗngắtdòng.

Talàmnhữngviệcđãlàm,

Vìvuikhôngphải,vìtiềncũngkhông,

Màvìnợphảitrảxong,

Vìnhữngbùđắpchẳngmongkéodài.

Vìmàumáuđỏkhôngphai

Nhưaitôđiểmmộtbônghoahồng.

Đểaicũngphảinằmlòng

Gieogìgặtnấy,đừnghòngcậyai.

Saukhighilạiđoạnthơxuốngtậpgiấycạnhđiệnthoại,Gurneyđọclạicẩnthận,cốgắngcảmnhậntácgiảcủanó–mộttaylậpdịlẩnquấtđâuđó

Page 49: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

tạigiaođiểmgiữaýđồbáothùvàthôithúcthểhiệnýđồđóbằngthơ.

Melleryphávỡsựimlặng.“Anhđangnghĩgìvậy?”

“Tôiđangnghĩcólẽđếnlúcanhnênđibáocảnhsátrồi.”

“Tôikhôngmuốnlàmvậy.”Sựkíchđộngđangtrởlại.“Tôiđãgiảithíchchoanhhiểurồimà.”

“Tôibiết.Nhưngnếuanhmuốnlờikhuyênchânthànhcủatôithìnênlàmvậy,”

“Tôihiểuýanhchứ.Nhưngtôimuốnnhờanhgiúpcáchkháccơ.”

“Cáchtốtnhất,nếuanhđủkhảnăngtàichính,làthuêvệsĩbảovệanh24/24.”

“Ýanhlàđiquanhkhắptrangviêngiữahaiconkhỉđộtư?Tôiphảigiảithíchkhỉgiógìvớikháchđây?”

“Anhnói‘khỉđột’làhơiquáđấy.”

“Này,vấnđềlà,tôikhôngnóidốikháchcủatôi.Nếucóngườihỏinhữngngườimớinàylàai,tôiđànhphảithúnhậnhọlàvệsĩthôichứbiếtlàmsao,nhưvậynhấtđịnhsẽphátsinhthêmnhiềucâuhỏinữa.Chuyệnnàysẽgâyhoangmang–rấtcóhạichobầukhôngkhímàtôiluôngắngsứctạoraởđây.Anhcònkếhoạchhànhđộngnàokháccóthểđềnghịkhông?”

“Cũngcòntùy.Vậyanhmuốnhànhđộngmàtôiđềnghịsẽđạtđượckếtquảgìnào?”

Melleryđáplạibằngmộtcáicườihờihợtủrũ.“Cólẽanhcóthểtìmrangười đang theo dõi tôi và tìm hiểu xemhắnmuốn làm gì tôi, và ngănchặnkhôngchohắnlàmvậy.Anhnghĩmìnhlàmđượckhông?”

Gurneyđịnhnói ‘Tôi không chắc có làmđượchaykhông’ thìMellerybỗngnóitiếpmộtcáchmạnhmẽ.“Daveyà,tôithậtsựsợmuốnvãiđấy.Tôichẳngbiếtcáiquáigìđangxảyranữa.Anhlàanhchàngthôngminhnhấtmàtôitừnggặp.Vàanhlàngườiduynhấttôitinsẽkhônglàmtìnhhìnhtồitệhơn.”

ĐúnglúcđóMadeleineđingangquabếp,taycầmchiếctúiđan.Côcầmchiếcmũrơmlàmvườnnằmtrêntủđựngchénlên,cùngvớitờbáoMotherEarthNews sốmớinhấtrồiđiquacánhcủakiểuPháp,miệngnởmộtnụ

Page 50: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

cườithoángquadườngnhưđượckhơimởbởibầutrờirựcrỡngoàikia.

“Tôigiúpanhđượcbaonhiêucòntùyvàochuyệnanhgiúptôiđượcbaonhiêu,”Gurneynói.

“Anhmuốntôilàmgì?”

“Tôinóivớianhrồimà.”

“Hả?Ờ…mấycáidanhsách..”

“Khianhcótiếntriểnthìgọilạichotôi.Từđó,chúngtasẽxemcầnlàmgìtiếptheo.”

“Daveà?”

“Gìcơ?”

“Cảmơnanh.”

“Tôiđãlàmđượcgìđâu.”

“Anhđãchotôihyvọng.Ờ,cònnữa,tôimởcáiphongbìngàyhômnayrarấtcẩnthậnđấy.Nhưngườitalàmtrêntiviấy.Thànhthửdấuvântaynếucócũngsẽkhôngbịxóamất.Tôidùngnhípvàgăngtaycaosu.Tôibỏthưvàotúinilông.”

Page 51: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

7

LỗĐen

Gurney không thoảimái lắm khi chấp nhận dính líu vào vấn đề củaMarkMellery.Rõmộtđiềurằnganhbịcuốnhútbởitínhbíẩncủanó,bởitháchthứcphảitháogỡnó.Vậythìtạisaoanhlạicảmthấybứtrứt?

Anhchợtnhớmìnhphảiđếnkho thóc lấy thanghái táonhưđãhứa,nhưngýđịnhđóbịthaythếbởiýnghĩrằnganhnênkhởiđộngdựánhộihọatiếptheochoSonyaReynolds–ítnhấtcũngphảinhậpảnhnhândiệncủatênPeterPiggertkhéttiếngvàochươngtrìnhsửaảnhtrongmáy.Anhluônmongchờcáithửtháchnắmbắtđượcthếgiớinộitâmcủagãhuynhtrưởnghướngđạoấy,kẻkhôngnhữnggiếtchavàgiếtcảmẹmườilămnămsauđómàcònratayvìnhữngđộngcơtìnhdụckinhkhủnghơnchínhtộiácđó.

Gurneyvàocănphòngmàmìnhđãsắpđặtđểphụcvụ thúvui ‘NghệthuậtCảnhsát’củamình.Khothóctrướcđâytừnglàchỗđểthứcăntrongnôngtrạigiờđâyđượctranghoàngthànhphònglàmviệc.Trànngậpkhắpphòng là ánh sángmát rượi, không đổ bóng từmột cửa sổ dài trên bứctườngphíaBắc.Anhchămchúnhìnkhungcảnhđồngquêbênngoài.Mộtkhoảngtrốngtrongbụithíchphíaxabãicỏtạonênmộtkhungtranhchonhữngngọnđồixanhxanhlùixadầnvàokhoảngkhôngxathẳm.Khungcảnhgợichoanhnhớđếnnhữngquảtáo,rồianhquaytrởlạibếp.

Khianhđangđứng rốibời trongdodự thìMadeleineđãđanxongvàvàonhà.

“VậybướctiếptheochochuyệncủaMellerylàgìnào?”côhỏi.

“Anhchưaquyếtđịnh.”

“Saolạichưa?”

“Chậc…đây không phải là chuyệnmà emmuốn anh bị cuốn vàomà,đúngchưa?”

Page 52: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Đókhôngphảilàvấnđề,”cônóibằngmộtsựsángsuốtluônlàmanhấntượng.

“Emnóiđúng,”anhthúnhận, “Anhnghĩvấnđề thậtsựchính làanhchưaxácđịnhđượcđâuvàođâuhết.”

Côthoángnởmộtnụcườithôngcảm.

Được khích lệ, anh nói tiếp, “Anh không còn là cảnh sát điều tra ánmạngnữa,cònhắnthìkhôngphảilànạnnhâncủavụánmạngnào.Anhcũngkhôngchắcanhlàgìcònhắnlàgìnữa.”

“Bạncũthờiđạihọcchăng?”

“Nhưngvậylàkhỉgiógìchứ?Hắnnhớlạithứtìnhđồngchígiữaanhvàhắnởmộtmứcđộmàanhchưabaogiờcảmnhậnđược.Vảlại,hắnkhôngcầnbạnbègìcả,hắncầnvệsĩcơ.”

“AnhtamuốnchúDavecơ.”

“AnhkhôngphảichúDavegìcả.”

“Anhchắcchứ?”

Anhthởdài.“EmmuốnanhdínhlíuđếnvụMellerynàyhaykhông?”

“Anhđãdính líu rồi còngì.Có thểanhchưa lần ramanhmốicụ thểnào.Anhkhôngphảilàcảnhsátchínhthức,cònanhtacũngkhôngphảilànạnnhân chính thức.Nhưng cómột câuđốởđây, và thề cóChúa, sớmmuộnanhcũngsẽrápnốiđượccácmảnhghépbíẩnvàovớinhauthôi.Kếtcụclúcnàocũngsẽnhưvậymàphảikhông?”

“Emtráchanhđấyà?Emcóchồnglàmthámtử.Anhcókhinàovờvịtmìnhkhôngphảithámtửđâu.”

“Emtưởngthámtửkhácvớithámtửđãnghỉhưuchứ.”

“Anhnghỉhưuhơnmộtnămnayrồi.Anhcólàmcáigìgiốngviệccủathámtửkhông?”

Côlắcđầunhưmuốnnóicâutrảlờihiểnnhiênmộtcáchphũphàng.“Anhcóđầutưthờigianvàoviệcgìmàkhônggiốngnhưviệccủathámtửkhông?”

“Anhkhônghiểuemmuốnnóigì.”

Page 53: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Aicũngvẽchândungmấykẻsátnhâncảsao?”

“Đólàmộtđềtàianhbiếtítnhiềumà.Emmuốnanhvẽtranhhoacúcư?”

“Vẽhoacúccòntốthơnlàvẽmấytêngiếtngườimấttrí.”

“Chínhemlàngườilôianhvàocáithứnghệthuậtnàyđấy.”

“À,emhiểurồi.Vìemmàanhbỏrabaonhiêuthờigianvàonhữngsángmùathuđẹpđẽđểchămchămvàomắtcủamấytêngiếtngườihàngloạtư?”

Chiếctrâmcàiđanggiữgọnphầnlớnchỗtócvướngvíutrướcmặtcôdườngnhưđangmấtđiđộbám,vànhiềusợiđenvươngxuốngtrướcmắtcômàcôdườngnhưkhôngđểý,tạochocômộtvẻkiệtquệhiếmthấylàmanhchạnhlòng.

Anhhítthởmộthơisâu.“Chínhxácthìtađangcãinhauvềchuyệngìthếnày?”

“Anhtìmhiểuđichứ.Anhlàthámtửcơmà.”

Đứngnhìncô,anhmấtđihứngthútranhcãi.“Anhmuốnchoemxemcáinày,”anhnói.“Anhtrởlạingay.”

Anhrờiphòng,mộtphútsautrởlạicùngvớibảnchéptaybàithơngắnácýmàMelleryđãđọcchoanhquađiệnthoại.

“Emhiểubàithơnàynhưthếnào?”

Côđọcbàithơnhanhđếnnỗiaikhôngbiếtcôhẳnsẽnghĩcôchưađọcgìcả.“Nghecóvẻnghiêmtrọngđấy,”côvừanóivừađưatrảanhtờgiấy.

“Anhđồngý.”

“Anhnghĩanhtađãlàmgì?”

“À,câuhỏihayđấy.Emcóđểýcáichữấyà?”

Côđọc to lạicặpcâumàanhnói: “‘Ta làmnhữngviệcđã làm-vìvuikhôngphải,vìtiềncũngkhông.’”

NếuMadeleinekhôngcómộtkhảnăngnhớnhưinthìchắccũngphảicóthứgìtươngtựnhưvậy,Gurneynghĩ.

“Vậychínhxácthìanhtađãlàmgì,vàđịnhsẽlàmgì?”cônóitiếpbằng

Page 54: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

ngữđiệutu từkhôngcầncâutrả lời. “Emchắcchắnanhsẽ tìmrađược.Theo giọngđiệu thư thì cuối cùng anh sẽ có cảmột vụ ánmạngđể giảiquyết cũngnên.Rồi anh có thể thu thập chứng cứ, lần theomanhmối,tómcổtêngiếtngười,vẽchândunghắn,rồiđưachoSonyatrưngbàytrongphòngtranhcôta.Cócâutụcngữgìđấynóivềquảchanhchualoétbiếnthànhlynướcchanhdịungọtấy?”

Nụcườicủacôtrôngnguyhiểmthựcsự.

Vàonhữnglúcnhưthếnày,câuhỏiđậpvàotâmtríanhlàđiềumàanhchẳngbaogiờmuốncứuxét.LiệuviệcdọnđếntỉnhDelawarebấylâucóphảilàmộtsailầmlớnkhông?

Anhngờrằngmìnhđãchiềutheomongmuốnsốngởmiềnquêcủacôchỉđểbùđắpchonhữngthứrácrưởimàcôđãphảichịuđựngtrongvaitròngườivợcủamộttaycảnhsát–mộtvaitròluônởvịtríthứyếusovớicôngviệccủaanh.Côyêurừngnúi,đồngcỏvàkhônggianthoángđãng,vàanhcảmthấynợcômộtmôitrườngmới,mộtcuộcsốngmới–vàanhđãgiảđịnhmìnhsẽcóthểthíchnghivớimọithứ.Hơitựphụđấy.Hoặccólẽlàtựdốimình.Cólẽlàmộtkhaokhátvứtbỏcảmgiáctộilỗibằngmộtcửchỉhào hiệp chăng?Ngu ngốc, thật sự ngu ngốc. Sự thật là anh chưa thíchnghitốtvớiviệcchuyểnnhà.Anhkhônglinhhoạtnhưmìnhđãngâythơlầm tưởng.Mỗi lần anh cố gắng kiếm tìmmột chốn riêng tư có ýnghĩagiữanơiđồngkhôngmôngquạnhnàylàmỗilầnbảnnăngkéoanhtrởlạivớisởtrườngvốncócủamình–nhữngsởtrườngcólẽquámứccầnthiết,đếnmứcgâyámảnhtronganh.Cảkhianhgắngsứcchiêmngưỡngthiênnhiênnữa.Lũchimkhốnkhiếpchẳnghạn.Ngắmchim.Khókhănlắmanhmớibiếnđượccáiquytrìnhquansátvànhậndạngấythànhmộtcuộctheodõi.Ghichépnơiđếnnơiđi,tậpquán,kiểumẫuănuốngcủachúng,nhữngnétđặcthùkhibay.NgườikhácnhìnvàosẽnghĩđâylàmộttìnhyêumớikhámphádànhchonhữngsinhvậtbénhỏcủaThượngđế.Nhưngsựthậthoàntoànkhôngphảinhưvậy.Đóchẳngphảiyêu,màlàphântích.Thămdò.

Giảimã.

Chúaơi.Lẽnàonănglựccủaanhthựcsựhạnchếđếnvậy?

Page 55: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Lẽnàothựcsựanhquáhạnchế–quáthiểncậnvàcứngnhắc–trongcách tiếp cận với cuộc sống, đến nỗi không thể một lần trả lại choMadeleinethứmàcôđãbịsựtậntâmtrongcôngviệccủaanhtướcđoạt?Vàkhianhcònsuyxétnhiềukhảnăngđaulòngnữa,thìdườngnhưcàngxuấthiệnnhiềuthứcầnbùđắphơnchosựđắmchìmtháiquácủamìnhvàonghềnghiệp.Haycólẽchỉcầnbùđắpmộtchuyệnkhácthôi.

Chuyệnmàhaingườicảmthấyrấtkhóbànluận.

Cáingôisaođãsụpđổấy.

Cái lỗđenmàtrọnglựckhủngkhiếpcủanóđãbópméomốiquanhệgiữahaingười.

Page 56: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

8

TảngĐáVàHiểmĐịa

Thờitiếtthulấplánhchuyểnbiếnxấuvàotrưahômấy.Nếulúcsángmâycònlànhữngcuộnbôngnhỏbéhânhoannhưthườnglệthìgiờđâychúngđang tối lại.Những tiếng sấmvang rềnnghenhưđangbáo trướcmộtđiềmgở,dộitrongkhoảngkhôngxathẳmkhiếnkhóaixácđịnhđượcchúngđếntừhướngnào.Chúnggiốngnhư luônhiệnhữuvôhìnhtrongbầukhíquyểnhơnlàsảnphẩmcủamộtcơnbãocụthể–mộtcảmnhậnngàycàngrõkhichúngvẫncứởđósuốtmấygiờliền,cóvẻnhưkhôngkéođếnmàcũngchẳnghoàntoàntanđi.

ChiềuhômấyMadeleineđixemhòanhạcgầnnhàvớimộtngườibạnmớiởWalnutCrossing.ĐâykhôngphảimộtdịpcômongGurneythamdựnênanhcảmthấykhôngcầnphảichốngchếchoquyếtđịnhởnhàđểtiếptụcdựánnghệthuậtcủamình.

Côđichẳngbaolâuthìanhngồitrướcmànhìnhvitính,mắtdánvàoảnhnhândiệncủaPeterThú túiPiggert.Tới thờiđiểmnàyanhchỉmớinhậpvàotậptinảnhvàthiếtlậpmộtdựánmớicócáitêndễthươngđếnmứcdởkhócdởcườidoanhđặt:NhữngkẻtâmthầnOedipus.

TheotruyềnthuyếtHyLạp,bảncủaSophocles,Oedipusgiếtmộtngườiđànôngsaunàyhóaralàchamình,vàcướimộtngườiphụnữsaunàyhóaralàmẹmìnhvàcóvớibàhaingườicongái,gâynênđaukhổtộtcùngchotấtcảcácbênliênquan.TrongtâmlýhọcFreud,câuchuyệnthầnthoạiHyLạpnàylàbiểutượngcủagiaiđoạnpháttriểntrongđờimộtbétraikhinókhaokhátsựvắngmặtcủangườicha(muốnngườichabiếnmấthoặcchết)để có thể chiếm hữu hoàn toàn tình thương của người mẹ. Tuy nhiên,trongtrườnghợpcủaPeterThútúiPiggert,khôngcóyếutốngâythơbất-khả-tri nào có thể biệnhộđược, và cũng không ai đặt ra vấnđề về tínhhìnhtượngtrongvụán.Peterbiếtrấtrõmìnhlàmgìvàlàmvớiaikhigiếtcha lúcmười lămtuổi,nảysinhmốiquanhệmớivớimẹ, rồisinhrahai

Page 57: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

ngườicongáivớibà.Nhưngsựviệckhôngdừng lạiởđó.Mười lămnămsau,hắnlạigiếtmẹmìnhkhihaingườiđangtranhcãivềmốiquanhệmớinảysinhgiữahắnvàhaicôcongáimới13và14tuổi.

Gurneybắtđầuvàocuộckhimộtnửathi thểcủabàIrisPiggertđượcpháthiệnvướngvàobánh láisauđuôimột tàukháchtrênsôngHudsonđangneoởmột cảng vùngManhattan, và kết cục làPeterPiggert bị bắttrongmột khu đất rào kín trên hoangmạc của tín đồMormon ‘truyềnthống’ởbangUtah,nơihắnđếnsốngtrongvaitròchồngcủahaicôcongái.

Dùphạmphải tội ácđồibại,nhuốmmáuvànhuốmbi kịchgiađìnhkhủngkhiếpđếnthế,nhưngPiggertvẫnungdung,lầmlìtrongmọiphiêntrahỏivàtrongsuốtcácthủtụchìnhsựchốnglạihắn,vẫncheđậykỹcàngthứnhâncáchôngHyde[3]vớidángvẻcủamộtthợmáyôtôbịtrầmcảmhơnlàmộttênđathêloạnluângiếtchahạimẹ.

GurneychòngchọcnhìnPiggerttrênmànhình,vàPiggertnhìnlại.Kểtừbuổiđầuthẩmvấnhắn,Gurneyđãcảmnhận,vàbâygiờcàngcảmnhậnrõhơn,tốchấtthenchốtcủatênnàylàmộtnhucầu(đạtđếnđộquáigở)phảikiểmsoátmôitrườngxungquanhmình.Mọingười,kểcảgiaquyến–thậtrathìđasốgiaquyến–đềuthuộcvềmôitrườngnày,vàviệcbắthọlàmchuyệnhắnmuốnlàđiềuthiếtyếu.Nếuphảigiếtaiđóđểthiết lậpquyềnkiểmsoát,hắnsẽgiết.Yếutốtìnhdục,tuycóvẻlàmộtđộnglựcrấtlớnthúcđẩyhắn,lạicómốiliênhệvớiquyềnlựchơnlàhammuốn.

Khianhquansátkhuônmặtthảnnhiênấyđểtìmrachútmanhmốicủaquỷdữ,mộtguồnggióxoáychợtcuộnlênđámlákhô.Chúngthổibằngthứâmthanhcủachiếcchổilôngquétdọcsânhiên,vàichiếcláđậpnhẹvàonhữngôcửakínhkiểuPháp.Sựchuyểnđộngkhôngngớtcủađámlá,cộngvớitiếngsấmtừnghồilàmanhkhótậptrung.Cáiýtưởnglặngyênmộtmìnhtrongvàigiờlàmviệcvớibứcchândung,thoátkhỏinhữngcâuhỏikhóchịuvànhữngcặpmàychau,đãbắtđầulôicuốnanh.

Nhưng giờ đây tâm trí anh đang rối bời. Anh nhìn kỹ cặp mắt củaPiggert,nặngnềvàutối–khôngcóánhmắtsừngsộhoangdạitạonênsứcsốngchocặpmắtcủaCharlieManson,hoàngtửtìnhdụcvàgiếtchóctrên

Page 58: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

nhữngtờbáolácải–nhưngmộtlầnnữa,cơngióvàđámlálàmanhphântâm,rồiđếntiếngsấm.Xaxadọcnhữngngọnđồibênngoàixuấthiệnmộttiasángyếuớtlóelêntrênbầutrờimờmịt.MộtcặpcâuthơtừmộttrongnhũngbàithơdọadẫmcủaMelleryvẫncứtrôiradạtvàotâmtríanh.Lúcnàynólạihiệntrongtâmtríanhvàkẹtlạiởđó.

Ôngsẽtrảthứđãlấykhiôngnhậnđượcthứđãcho.

Trướchết,đâylàmộtcâuđốcựckỳhócbúa.Ngôntừrấtchungchung;nói nhiều điều nhưng lại chẳng đem lại bao nhiêu ý nghĩa; nhưng anhcũnglạikhôngthểđưachúngrakhỏitâmtrí.

AnhmởhộctủbànlàmviệcvàlấyraxấpthưtheothứtựmàMelleryđãđưa.Anhtắtmáyvàđẩybànphímsangmộtbênbànđểcóthểsắpxếpnộidungcácláthưtheothứtự–bắtđầuvớibứcthưđầutiên.

ÔngcótinvàoĐịnhMệnhkhông?Tôitinlàcó,vìtôiđãtưởngsẽkhôngbaogiờgặplạiôngnữa–rồimộtngàykia,ôngxuấthiện.Tấtcảkýứcđềuhiệnvề:cáchôngnóichuyện,cáchÔngđiđứng–vàquantrọngnhấtvẫnlàcáchôngsuynghĩ.Nếucóaibảoônghãynghĩđếnmộtconsố,thìtôisẽbiếtconsốôngnghĩlàgì.Ôngkhôngtintôiư?Tôisẽchứngminhchoôngthấy,hãynghĩđếnconsốbấtkỳkhôngquámộtnghìnnào–consốđầutiênmàôngtựnhiênnghĩrathôi.Hãyhìnhdungconsốđó.Bâygiờhãyxemtôibiếtrõnhữngbímậtcủaôngđếndườngnàonhé.Mởchiếcphongbìnhỏranào.

Dùtrướcđóđãxemxétchiếcphongbì,nhưnggiờanhlạixemxétnómộtlầnnữa,tronglẫnngoài,kểcảgiấyviếtthư,đểchắcchắnkhôngcóbấtkỳmộtdấuvếtmờnào–kểcảdấu thủyấn–củaconsố658có thể làmphátsinhtrongđầuMellerysuynghĩvềnó.Khôngcódấuvếtnàonhưthế.Nhữnggiámđịnhcụ thểhơncó thểđược tiếnhànhsau,nhưnghiện tạianhđãrấthàilòngvìbiếtrằngbấtluậnđiềugìchophépkẻviếtthưbiếtMellerysẽchọnconsố658thìnócũngkhôngđượckínđáogiấutrênmặtgiấy.

NộidungbứcthôngđiệpbaogồmmộtsốcâuphátbiểumàGurneyliệtkêratrênmộttậpgiấymàuvàngcóđườngkẻ:

•Tôibiếtôngtrướcđâynhưngđãmấtliênlạcvớiông.

Page 59: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

•Tôitìnhcờgặplạiông,gầnđâythôi.

•Tôinhớlạirấtnhiềuthứvềông.

•Tôicóthểchứngminhmìnhbiếtnhữngbímậtcủaôngbằngcáchviếtraconsốôngsẽnghĩvàbỏvàophongbìđikèm.

Anhbấtgiácnhậnragiọngđiệubứcthưbỡncợtmộtcáchrợnngười,vàchỗđềcậpđếnviệcbiết‘nhữngbímật’củaMellerycóthểhiểulàmộtlờiđedọa–cảmnhậnnàycàngrõhơntrướcyêusáchbuộcMelleryphảigửitiềntrongphongbìnhỏ.

Cóphảiôngrấtsửngsốtkhitôilạibiếtôngchọnconsố658không?

Ngườinàolạihiểuôngrõđếnthếnhỉ?Nếumuốnbiếtcâutrảlời,trướctiênôngphảitrảlạitôisốtiền289,87đôtôiđãbỏrađểtìmđượcông.

Gửiđúngsốtiềnnàytới

Hộpthư49449,Wycherly,CT61010.

GửitôiTIỀNMẶThoặcSÉCCÁNHÂN.

TrênsécđềtênngườinhậnlàX.Arybdis.

(Đâychưachắclàtênthậtcủatôi.)

Ngoài việcđoánđượccon sốkhông thể lý giải ấy, bức thưcòn lặp lạituyênbốrằnghắnbiếtrấtrõMelleryvànêurõ289,87đôlàchiphíphátsinhtrongviệctìmraMellery(mặcdùnửađầubứcthưviếtcóvẻnhưđâychỉlàcuộcchạmtrántìnhcờ).Nócònlàđiềukiệntiênquyếtđểkẻviếtthưtiếtlộdanhtính;nóđưaralựachọntrảbằngséchoặcbằngtiềnmặt;nóchobiếttêncủangườinhậnséclà‘X.Arybdis’giảithíchtạisaoMellerysẽkhôngnhậnracáitênđó,vàchobiếtmộtđịachỉhộpthưởWycherlyđểgửitiềnđến.Gurneyviếtvộitấtcảnhữngdữkiệnnàyxuốngtậpgiấyvàngvìcảmthấylàmnhưvậyanhsẽsắpxếpsuynghĩđượcdễdànghơn.

Suynghĩcủaanhtậptrungvàobốncâuhỏi.LàmsaocóthểgiảithíchtròđoánsốmàkhôngphảiđưaragiảthuyếtvềkhảnăngngoạicảmhaythuậtthôimiênnàođónhưtrongphimứngcửviênMãnChâu?Consốcụthểcònlại trongbứcthưlà289,87đôcòncóýnghĩanàokhácngoài ‘chiphítìmraông’không?Tạisaolạicólựachọntrảséchoặctiềnmặt?Lựachọnđónghenhưnháilạimộtmẩuquảngcáotiếpthịtrựctiếpvậy.Vàcái

Page 60: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

tên Arybdis ấy là gìmà lúc nào cũng khiến cái góc tối trong ký ức củaGurney phải nhồn nhột không yên? Anh viết xuống những câu hỏi nàycùngvớinhữngghichépkháccủamình.

Tiếpđó, anhbày rababài thơ theo trình tựdấubưuđiệnđượcđóngtrênphongbì.

Baonhiêuthiênsứrạngngời

mộtchânmúanhảyhátlờingânnga?

Baonhiêuhyvọngcaoxa

bịdìmchếtbởimộtcarượunồng?

Ôngcóbaogiờhỏilòng,

súngvàlyrượuchỉlàmộtthôi,

vàrồitựhỏimộtmai

Chúaơi,conđãlàmsaichuyệngì?

Ôngsẽtrảthứđãlấy

khiôngnhậnđượcthứđãcho.

Tôibiếtôngnghĩsao

Chớpmắtkhinào,

đãởđâu

sẽvềđâu

Ôngvàtôicóhẹnđấy,

ông658ạ

Talàmnhữngviệcđãlàm,

Vìvuikhôngphải,vìtiềncũngkhông,

Màvìnợphảitrảxong,

vìnhữngbùđắpchẳngmongkéodài.

Vìmàumáuđỏkhôngphai

nhưaitôđiểmmộtbônghoahồng.

Đểaicũngphảinằmlòng

gieogìgặtnấy,đừnghòngcậyai.

Page 61: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Điều đập vàomắt anh trước tiên chính là sự thay đổi thái độ. Giọngđiệubôngđùacủahaithôngđiệpdiễndịchbằngvănxuôibỗngmangtínhchấttốcáotrongbàithơthứnhất,mangtínhchấtđedọatháiquátrongbàithứhai,vàmangtínhchấtthùhậntrongbàithứba.Bỏquavấnđềcầnnghiêmtúcxemxétthôngđiệpđếnmứcnào,bảnthânthôngđiệprấtrõràng:Ngườiviết(X.Arybdischăng?)muốnnóihắnsẽtrảđũa(giếtchăng?)Melleryvìyđãphạmsailầmnàođótrongquákhứcóliênquantớirượu.KhiGurneyviếtchữgiếtvàophầnghichú,sựchúýcủaanhbỗngnhảytrởlạihaicâuthơbanđầutrongbàithơthứhai:

Ôngsẽtrảthứđãlấy

khiôngnhậnđượcthứđãcho.

Giờthìanhđãhiểuchínhxácýnghĩacủanhữngtừngữnày,vàýnghĩacủanóđơn giảnđếnmức rùngmình:ông lấymạng người, thì sẽ phải trảbằngmạngmình,ônggieonhânnàothìsẽphảigặtquảnấy.

Anhkhông chắc cảmgiác rờn rợnmìnhđang cảmnhận thuyếtphụcanhlàmìnhđúnghayvìbiếtmìnhđúngnênanhmớicócảmgiácrờnrợnấy,nhưngdùsaothìanhkhôngcònhoàinghigìnữa.Tuynhiên,nhưvậycũngchưatrảlờiđượcnhữngcâuhỏicònlạicủaanh.Nóchỉlàmnhữngcâuhỏiđómangtínhcấpbáchhơnvàphátsinhthêmnhiềucâuhỏimớinữa.

Lờidọagiếtấychỉđơnthuầnlàđedọađểgâyrađauđớnvìsợhãi–hayđólàmộttuyênbốsẽthựchiệnýđịnhấy?Kẻviếtthưđềcậpđếnđiềugìkhinói ‘Talàmnhữngviệcđãlàm’trongdòngđầubàithơthứba?Trướcđây,hắnđãlàmgìaikhácđiềumàhắnđịnhlàmvớiMellerychưa?CókhinàoMelleryđãlàmchuyệngìcùngmộtngườinàođómàkẻviếtthưđãgiảiquyếtxong?GurneyghilạiđểhỏiMelleryxemcóbạnbèhayđốitácnàotừngbịgiết,tấncông,hayđedọakhông.

Cólẽdotâmtrạngđượcđemlạibởinhữngtiasángđằngxaphíachânđồiđangtốisầmlại,hoặcdosựdaidẳngkỳquáicủatiếngsấmyếuớt,hoặcdosựkiệtquệcủachínhmình,nhưngcáitínhcáchđằngsaunhữngbứcthôngđiệpấyđanghiệnlênrõràngtừbóngđêm.Giọngđiệubàngquantrongnhữngbài thơấy,sựkiêntâmkhátmáuvàcúphápthậntrọng,sự

Page 62: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

thùhậnvàtínhtoán–trướcđâyanhđãthấynhữngđặcđiểmnhưthếnàyphốihợpvớinhauđểgây ramộthiệuứngkinhkhiếp.Nhìntrân trânrangoàicửasổcănphòng,vâyquanh làbầukhôngkhíbấtancủacơnbãođangtiếngần,anhcảmnhậnđượctrongnhữngbứcthôngđiệpấysựlạnhlùngcủamộtkẻrốiloạntâmthần.MộtkẻtâmthầntựxưnglàX.Arybdis.

Dĩnhiên,cũngcóthểanhsai.Đâykhôngphảilầnđầumộttâmtrạngnàođó,nhấtlàtâmtrạngvàochiều,nhấtlàkhianhđangđơnđộc,tạoratronganhnhữngniềmtinmạnhmẽdùchẳngdựavàobấtkỳgiả thuyếtnào.

Dẫuvậy…cáitênấysaothếnhỉ?Nóđangchộnrộnyếuớttrongngănkýứcđầybụinàothế?

Đêmđóanhđingủsớm,trướclúcMadeleineđixemcanhạcvề,cươngquyếtngàymaisẽtrảlạiMellerymấyláthưvàbảoygặpcảnhsát.Rủiroquálớn,hiểmnguyquárõ.Tuynhiên,nằmtrêngiường,anhcảmthấykhólòngkếtthúcmộtngàynhưthế.Tâmtríanhlàmộtđườngđuakhôngcólốithoátlẫnđíchđến.Đólàmộttrảinghiệmrấtquenthuộc–mộtcáigiáphảitrả(anhrốtcuộccũngtinnhưvậy)chobaochúýcaođộmàanhđãcốnghiếnchonhiều loại thửtháchnhấtđịnh.Mộtkhicái tâmtríbịámảnhcủaanhrơivàolốimònvòngvonàythayvìchìmvàogiấcngủ,thìsẽchỉcóhaiphươngán.Anhcóthểđểcáiquytrìnhấytựkếtthúc,cóthểmấtbabốngiờđồnghồ,hoặcépmìnhrakhỏigiườngvàtròngquầnáovào.

Vàiphút sau, trongchiếcquần jeansvà chiếcáo lencô tôngcũ thoảimái,anhđangđứngngoài sânhiên.Mảnh trăng rằmkhuất saubầu trờiảmđạmtạonênmộtvầngsángyếuớt,làmkhothóchiệnrõmồnmột.Anhquyếtđịnhdạobộdọctheohướngđó,mentheoconđườngmònbăngquabãicỏ.

Băngquabãicỏ làhồnước.Đượcnửađường,anhdừng lại, lắngnghetiếngxeđangđitrênđườngđếntừhướngngôilàng.Anhướctínhchiếcxeđang cách anh chừngmột ki-lô-mét. Trong cái xó xỉnh tĩnh lặng ấy củavùngnúiCatskills,nơimàtiếngtrurúlácđáccủanhữngconsóiBắcMỹlàâmthanhồnàonhấttrongđêm,ngườitavẫncóthểngheđượctiếngxetừxa.

Page 63: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

ChẳngmấychốcđènphaôtôcủaMadeleinelướtquamớhoagậyvàngrốibùđanghấphốiởmépbãicỏ.Cô rẽvềphíakho thóc,ngừngxe trênthảmsỏicứnggiòn,rồitắtđènxe.Côrakhỏixevàbướcvềphíaanh–mộtcáchthậntrọng,mắtcôdầnthíchnghivớivùngtranhtốitranhsáng.

“Anhđanglàmgìvậy?”Câuhỏicủacônghenhẹnhàng,thânmật.

“Khôngngủđược.Đầuóccứquaycuồng.Nênanhmuốnđidạoquanhbờhồ.”

“Trôngnhưsắpmưa.”Mộttiếngsấmđộngtrênbầutrờichợtlàmgiánđoạnlờinhậnxétcủacô.

Anhgậtđầu.

Côđứngcạnhanhtrênđườngvàhítvàothậtsâu.

“Mùihươngthậttuyệt.Đinào,chúngtađidạonào,”côvừanóivừacầmcánhtayanh.

Khihaingườiđếnbờhồ,conđườngrộngra,nốivớilốicỏbịxén.Đâuđótrongrừng,mộtconcúmèorít lên–haychínhxáchơn,cómộttiếngrítquenthuộcmàhọnghĩcóthểlàtiếngcúkhinghelầnđầutiênvàomùahènămấy,vàmỗilầnnghelạitiếngrítđóhọcàngchắcđólàtiếngcú.BảnnănglậpluậncủaGurneynhậnthấyquátrình‘quảquyếtngàycàngtăng’nàyvônghĩavềmặt logic,nhưnganhcũngbiết rằngnếuchỉ rađiềuđó,dẫupháthiệnnàyvớianhcó thúvịđếnmấy,cũngsẽ làmcôbựcbộivàchánchường.Nênanhkhôngnóigì,khấpkhởivìbiếtmìnhhiểucôrõnênbiếtkhinàothìimlặng,rồihọđithongthảquabênkiabờhồtrongsựtĩnhlặngthânmật.Cônóiđúngvềmùihươngấy–mộtmùihươngngọtngàotrongkhôngtrung.

Haingườithỉnhthoảngcónhữngkhoảnhkhắcnhưthế,nhữngkhoảnhkhắctrìumếnêmảvàgầngũilặngyên,làmanhnhớlạinhữngnămđầutiênsaukhikếthôn,nhữngnămtrướccáitainạnấy.‘Tainạn’–cáinhãnchungchungkhóhiểumàanhdùngđểbọcsựcốấytrongkýứcđểnhữngtìnhtiếtsắcnhưdaocạocủanókhôngthểxẻmỏngtimanh.Tainạnấy–cái chết ấy – thứ che khuấtmặt trời, biến cuộchônnhân củahaingườithànhmột khối hỗn hợp luôn thay hình đổi dạng gồm thói quen, bổnphận,một thứ tìnhbạnnhiềuxungđột, vànhữngkhoảnhkhắchyvọng

Page 64: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

hiếmhoi–nhữngkhoảnhkhắchiếmhoikhimộtthứrựcrỡvàrõràngnhưkim cương bắn qua bắn lại giữa hai người, nhắc anh nhớ đến nhữngchuyệnđãtừngmộtthờitốtđẹpvàcũngcóthểsẽmộtlầnnữatốtđẹp.

“Anhlúcnàocũngcóvẻnhưđangvậtlộnvớithứgìđó,”cônói,bámvàomặttrongkhuỷutayanh.

Lạinóiđúngnữa.

“Buổihòanhạcthếnào?”cuốicùnganhhỏi.

“NửađầulàphongcáchBarốc,haytuyệt.Nửasaulàphongcáchthếkỷ20,khônghaylắm.”

Anhđịnhnóichenvàoýkiếnkhôngthiệncảmcủamìnhvềâmnhạcđươngđạinhưnglạithôi.

“Chuyệngìlàmanhkhôngngủđượcthế?”côhỏi.

“Anhcũngkhôngrõnữa.”

Anhcảmnhậnđượcsựhoàinghicủacô.Côbuôngtayanh.Cócáigìđórơivàomặthồvàlàmnướcbắntungtóechỉcáchhọvàimétvềphíatrước.

“AnhkhôngtàinàobỏchuyệnMelleryrakhỏitâmtríđược,”anhnói.

Côkhôngtrảlời.

“Từngmiếng từngmảnh của nó cứ chạy lòng vòng trong đầu anh –khôngđiđếnđâucả–chỉlàmanhkhóchịu–quámệtmỏikhôngthểnghĩthôngsuốtđược.”

Mộtlầnnữacôkhôngthểhiệngìngoàisựimlặngsuytư.

“Anhlúcnàocũngnghĩđếncáitênấytrongthư.”

“X.Arybdisư?”

“Saoem…?Emngheanhvàhắnđềcậpđếnnóà?”

“Emcóthínhgiáctốtmà.”

“Anhbiết,nhưnganhluônbịngạcnhiên.”

“Anhbiếtđấy,cóthểthậtsựkhôngphảilàX.Arybdisgìcả,”cônóitheocáicáchứngkhẩumàanhbiếtthậtsựthìhoàntoànkhôngphảiứngkhẩu.

“Saocơ?”anhdừngchânnói.

“CóthểkhôngphảilàX.Arybdis.”

Page 65: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Ýemlàsao?”

“Emđã chịu đựngmột trong những sự loạn điệu tàn bạo nhất trongsuốtphầnsaucủabuổihòanhạc,nghĩbụngmấynhàsoạnnhạcđươngđạichắchẳnrấtghétviôlôngxen.Saolạibuộcmộtthứnhạccụtuyệtvờitạoranhữngtiếngđộngnhóitainhưvậycơchứ?Toànlàtiếngsộtsoạtvàrềnrĩkhủngkhiếp.”

“Rồisaonữa?”anhnhẹnhàngnói,cốkhôngđểsựtòmòcủamìnhnghenhưcáukỉnh.

“RồilúcđóđánglẽemvềrồinhưngkhôngđượcvìemchởEllieđếnđómà.”

“Ellieư?”

“Ellie sốngdưới chânđồi ấy–hayhơn làphảiđihaixeđúngkhông?Nhưngcôtaxemra thíchthúbuổihòanhạcấy lắm,có trờimớibiết tạisao.”

“Saonữa?”

“Nên em tựhỏi,mình có thể làmgì để giết thời gian vàđể kiềm chếkhônggiếtmấytaynhạccôngấy?”

Lạicótiếngthứgìđórơivàoaotungtóe,côdừngchânlắngnghe.Anhnửathấy,nửacảmnhậnđượcnụcườicủacô.Madeleinerấtthíchếch.

“Rồisaonữa?”

“RồiemnghĩbụngchắcbắtđầulậpdanhsáchquàGiángsinhđượcrồi– bây giờ cũng thángMườimột rồi còn gì – nên em lấy bút ra viết chữ‘thiệp Giáng sinh’ ở mặt sau tờ chương trình, đầu trang – không phảinguyênchữChristmasmàlàtừviếttắtX-M-A-S,”côđánhvầntừngchữ.

Trongbóngđêm,anhcảmnhậnánhmắtdòhỏicủacônhiềuhơntrựctiếpthấy,vẻnhưcôđanghỏianhcóhiểuvấnđềkhông.

“Nóitiếpnào,”anhnói.

“Mỗilầnthấychữviếttắtđó,emlạinhớtớiTommyMilakoslúcnhỏ.”

“Aicơ?”

“Tommythíchemhồihọclớp9ởtrườngĐứcMẹĐồngTrinh.”

Page 66: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“AnhtưởngđólàtrườngĐứcMẹKhổĐauchứ,”Gurneynói,lòngthoángbựcdọc.

Côngừngmộtchậpđểtròđùanhonhỏcủamìnhđượccảmnhận,rồinóitiếp. “Saocũngđược,cómộthômxơImmaculata,mộtngườiphụnữrấttocon,bỗnglamắngemvìđãviếttắtchữChristmasthànhXmastrongmộtbàikiểmtranhỏvềnhữngngàylinhthiêngtrongCônggiáo.Bàtanóiai viếtnhư vậy là có ý ‘xóaChúa ra khỏi từChristmas’. Bà ta giậnđùngđùng.Emtưởngbàtađánhemrồichứ.NhưngngaylúcđóTommy–cậubémắtnâudễthương–nhảyrakhỏighếrồihétlên,‘ĐókhôngphảilàchữX.’

“XơImmaculatabịsốc.Đâylàlầnđầutiêncóngườidámngắtlờibàta.Bàtachỉnhìnanhấychằmchằm,nhưnganhấynhìnchằmchằmlại,nhàvôđịchbénhỏcủaem. ‘Nókhôngphải làmẫutựtiếngAnh’anhấynói.‘NólàmẫutựHyLạpcơ.NógiốngnhưmẫutựchtrongtiếngAnhvậy.NólàmẫutựđầutiêntrongtừChristtheotiếngHyLạp’.VàdĩnhiênTommyMilakoslàngườiHyLạp,nênaicũngbiếtanhấychắchẳnnóiđúng.”

Trờidùtốinhưnganhnghĩmìnhvẫnthấyđượcnụcườithoángnởtrênmôicôkhicôkểlạichuyệncũ,thậmchíanhcònnghingờmìnhngheđượcmộttiếngthởdàinhẹ.Cólẽanhđãnhầmvềtiếngthởdài–anhhyvọngthế.Vàmộtchuyệnnữakhiếnanhphântâm–côđãđểlộsởthíchmắtnâucủamìnhvớimắtxanhdươngư?BìnhtĩnhlạinàoGurney,côấyđangnóivềhồihọclớp9cơmà.

Cônói tiếp, “Chonêncó thểX.Arybdis thật ra là ‘Ch.Arybdis’chăng?Hoặccóthểlà‘Charybdis’?ĐóchẳngphảilàcáigìđótrongthầnthoạiHyLạpsao?”

“Đúng đấy,” anh nói, đủ lớn cho cảmình và vợ nghe. “Giữa Scylla vàCharybdis…”

“Kiểunhư‘giữatảngđávàhiểmđịa’chăng?”

Anhgậtđầu.“Đạiloạinhưvậy.”

“Cáinàolàcáinàocơ?”

Anhhìnhnhưkhôngnghecâuhỏiđó,tâmtrílúcnàyđanghốihảlướtquanhữngngụývềCharybdis,tungquahứnglạicáckhảnăng.

Page 67: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Hả?”Anhnhậnracôvừahỏianhgìđó.

“ScyllavàCharybdisấy,”cônói.“Tảngđávàhiểmđịa.Cáinàolàcáinàocơ?”

“Đây khôngphải là cáchdịch trực tiếp từng từmà chỉ là phỏngdịchnghĩagốcthôi.ScyllavàCharybdislàhaihiểmhọahànghảicóthậtởeobiểnMessina.Tàuthuyềnphảiđigiữahaichỗnàyvàthườngbịđánhnáttrong lúc vượt qua. Trong thần thoại, hai nơi này được nhân cách hóathànhquáivậtchuyêntànphá.”

“Anhnóihiểmhọahànghải…vídụnhưlàgì?”

“Scylla là tênmộtmỏmđá lởmchởmmàtàuthuyềncó thểbịvađậpvàođórồidẫnđếnchìmhẳn.”

Khianhkhôngtiếptụccâuchuyệnngay,côhốithúc,“CònCharybdis?”

Anhhắnggiọng.CócáigìđóvềCharybdisdườngnhưrấtkinhkhủng.“Charybdislàmộtxoáynước.Mộtxoáynướccựcmạnh.Aibịkẹttrongđókhôngbaogiờ thoát rađược.Nóhútngườiđóvào rồixénát thành từngmảnh.”Anhnhớ lạimộtcáchrànhmạchđếnrợnngườimộttranhminhhọaxemcáchđâyđã lâu trongmộtấnbảncủaOdyssey, trongđómô tảcảnhmộtthủythủbịkẹttrongvòngxoáydữdội,mặtméomóvìkinhhãi.

Lạicótiếngríttừtrongrừng.

“Nào,”Madeleinenói.“Mìnhvàonhàđi.Trờisẽmưabấtcứlúcnàođấy.”

Anhđứnglặngtrongnhữngýnghĩđangquaycuồng.

“Đinào,”côgiục.“Khôngkhéochúngtaướtmất.”

Anhtheocôvàoxe,vàhọláichậmrãiquabãicỏvềhướngcănnhà.

Trướckhihaingườirakhỏixe,anhquaysangcôhỏi,“EmkhôngnghĩmọichữXemthấyđềucóthểlàchchứ?”

“Tấtnhiênlàkhông.”

“Vậythìtạisao…?”

“Vì‘Arybdis’nghenhưtiếngHyLạp.”

“Phải.Dĩnhiênrồi.”

Côđưamắtnhìnanhđangngồiởghếtrước,vẻmặtanhlúcnày,vớisự

Page 68: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

tiếptaycủađêmtốimờmịt,rấtkhóđoán.

Mộtchậpsau,cônói,kèmmộtnụcườinhẹ,“Anhkhôngbaogiờngưngnghĩngợiđượcà?”

Vàrồi,nhưcôđãcamđoan,cơnmưabắtđầuđổ.

Page 69: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

9

KhôngCóNgườiNhưThế

Saunhiềugiờbịngưngtrệxungquanhdãynúi,mộtkhílạnhđộtngộtquétquakhuvực,mang theo từngđợtmưagióàoạt.Đếnsáng,mặtđấtphủđầy lá câyvàkhôngkhíngập trànhương thunồngnàn.Nhữnggiọtnước đọng trên bãi cỏ khiến ánh nắng rạn nứt thành nhiều tia lửa đỏthẫm.

Khi Gurney bước ra xe, các giác quan bất chợt bị kích thích của anhbỗngđánhthứcmộtvùngkýứctừthờithơấu,khimùicỏngọtlịmcũngđồngthời làmùicủacảmgiácyênbìnhvàantoàn.Rồinóbiếnmất–bịxóanhòađểnhườngchỗchonhữngtoantínhthườngngày.

AnhđangtrênđườngtớiViệnĐổimớiTâmlinh.NếuMarkMelleryvẫnkhăngkhăngkhôngmuốncảnhsátnhúngtayvàothìGurneymuốntranhcãimặtđốimặtvớiyvềquyếtđịnhấy.Khôngphảianhmuốnphủitaychoxong.Thậtra,càngsuyxétbaonhiêu,anhcàngtòmòbấynhiêuvềđịavịlẫylừngcủagãbạncũcùnglớpvàmốiquanhệgiữanóvớikẻvàđiềuđangđedọay.Miễnlàanhthậntrọngkhôngxâmphạmranhgiớithìanhnghĩmìnhcóthểchungtayđiềutravớicảnhsátđịaphương.

AnhđãgọichoMellerybáotrướclàsẽđến.Mộtbuổisánghoànhảođểláixequavùngđồinúi.LộtrìnhđếnPeonyđưaanhquaWalnutCrossingtrước,mộtnơi, nhưnhiềungôi làng ởCatskills, phát triển vào thế kỷ 19xungquanhmộtgiaolộnhữngconđườnghuyếtmạchởđịaphương.Giaolộnàyvẫncònđó,nhưngtầmquantrọngđãgiảm.Loạicâydẻcùngtênvớithành phố, cùng với sự phồn thịnh của vùng này, đã biến mất từ lâu.Nhưngnềnkinhtếtrìtrệnày,dùquantrọngđếnvậy,cómộtbộmặtđẹpnhưtranh–nhữngkhothócvàhầmủdầmnắngphơisương,nhữnglưỡicàyvàxengựachứacỏhoengỉ,nhữngđồicỏhoangvumọcđầynhữngcâyhoànganhđangúamàu.ConđườngtừWalnutCrossingdẫnđếnđíchcuốilàPeonyuốnkhúc,chạyramộtthunglũngsôngđẹpnhưtấmbưuthiếp,

Page 70: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

nơimộtsốnôngtrạicũkỹđangtìmconđườngđổimớiđểtồntại.Abelardlàmộttrongnhữngnôngtrạinhưvậy.NằmkẹpgiữangôilàngDillweedvàconsônggầnbên,nôngtrạinàychuyênsửdụngcácbiệnpháphữucơđểtạonên các loại ‘rau quả không có thuốc trừ sâu’ bán cho tiệm tạphóaAbelard,cùngvớinhữngmẻbánhmìnónghổi,phômaivùngCatskills,vàcàphêthượnghạng– thứcàphêGurneyđangcầnngay lúcnàykhianhtấpxevàomộttrongnhữngchỗđểxenhỏbẩnthỉutrướchànghiênvõngxuốngtrướccửatiệm.

Phíasaucánhcửalàmộtkhônggiancótrầnnhàcaovút,mộtdãybìnhcàphêđanghừnghựcsôitrênbứctườngbênphải.Gurneyđivềhướngấy.Anhrótđầybình500ml,miệngmỉmcườitrướcmùicàphêđậmđà–ngonhơncàphêStarbucksmàchỉbằngnửagiá.

Khôngmay thay, cái ý nghĩ về Starbucks kéo theo hình ảnhmột ẩmkhách trẻ thành đạt của Starbucks, và ngay lập tức nó làm anh nhớ tớiKyle,tâmtríanhchợtnhóilên.Đólàphảnứngdễhiểucủaanh.Anhhoàinghinóphátsinhtừmơướcviểnvôngcủaanhvềmộtđứacontraibiếtsuynghĩrằngmộtthámtửtài trí làmộtngườiđángnểtrọng,mơướcvềmộtđứacontraimongmỏisựbảobancủaanhhơnKyle.Kyle–bấttrịvàbấtkhảxâmphạmtrongchiếcPorscheđắttiềnđếnphilýmuabằngđồnglươngởphốWallcaongấtđếnphilýởcáituổi24trẻtrungđếnphilý.Dẫusao,anhvẫnnợanhchàngấymộtcuộcđiệnthoại,dùnhữnggìthằngnhócấymuốnnóichỉlàkểvềchiếcđồnghồRolexmớinhấtcủanóhaychuyếntrượttuyếtởAspen.

Gurneytrảtiềncàphêrồitrởlạixe.Khianhđangnghĩvềcuộcgọisắpthựchiệnthìđiệnthoạiđổchuông.Anhkhôngthíchnhữngchuyệntrùnghợp và nhẹ nhõm khi nhận ra người gọi không phải Kyle mà là MarkMellery.

“Tôivừamớinhậnthưngàyhômnay.Tôigọichoanhởnhà,nhưnganhrangoàimất.Madeleinechotôisốdiđộngcủaanh.Hyvọnganhkhôngphiềnkhitôigọi.”

“Cóchuyệngìvậy?”

“Tấmséccủatôibịgửitrả lại.CáigãcóhộpthưbưuđiệnởWycherly

Page 71: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

màtôi gửi tấmséc289,87đôđếnchoArybdisấy–anh tagửi lại cho tôikèmmộtbứcthưngắnnóikhôngcóaicótênấyởđó,chắctôiđềsaiđịachỉrồi.Nhưngtôikiểmtralạirồi.Đúnghộpthưđómà.Davey?Anhcònđókhông?”

“Tôi đây.Đang suynghĩ xemphảihiểu câu chuyệnnhư thếnào thôimà.”

“Đểtôiđọcchoanhnghebứcthư.Tôithấyláthưgửikèmtronghộpthưcủatôi.Chắcbịnhầmđịachỉrồi.Ởđâykhôngcóai tênX.Arybdiscả.Ởdướikýtên‘GregoryDermott’.Phầnđầugiấyviếtthưcóin‘HệthốngBảomậtGD’,vàcóđểmộtđịachỉvàsốđiệnthoạiởWycherly.”

Gurney định giải thích rằng giờ đây gần như chắc chắn X. Arybdiskhôngphảilàtênthậtmàchỉlàmộtcáchchơichữkỳlạtheotênmộtxoáynướctrongthầnthoại,mộtxoáynướcxénátnạnnhânthànhnhiềumảnh,nhưnganhrốtcuộcthấyrằngvấnđềnàygâybaonhiêuhoangmangthếđãđủ.Việctiếtlộthêmtìnhtiếtnàycóthểhoànlạiđếnkhianhtớiviệnđã.AnhbảoMellerysaumộttiếngnữasẽđến.

Cáiquáigìđangxảyrathếnày?Thậtvôlý.Đòihỏimộtkhoảntiềncụthể,yêucầutấmsécđượcgửiđếnmộtcáitênmơhồtrongthầnthoại,rồisauđókhiếnsécgửisaiđịachỉđểphảitrảlạingườigửi.Mụcđíchcủatấtcảmọichuyệnlàgì?Tạisaolạicósựmàođầuphứctạptưởngnhưvôíchnhưvậy,rồicònnhữngbàithơđộcđịasauđónữa?

NhữngkhíacạnhrốirắmcủavụviệccànglúccàngtăngvàsựhứngthúcủaGurneyđốivớinócũngvậy.

Page 72: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

10

ĐịaĐiểmHoànHảo

Peony làmột thị trấnhết sứcxa vời so với cái lịch sửmànó cố gắngphản ánh. Kề cận thị trấnWoodstock[4], Peony vờ như cómột quá khứtươngtự:cáiquákhứcủanhạcrock,củaáoquầnsặcsỡ,củamatúygâyảogiác– trongkhiWoodstockthìấpủvầnghàoquangthếphẩmriêngcủamìnhquacáitênkhiếnngườitaliêntưởngtớibuổinhạchộimùmịtkhóicầnsamàthậtrađượctổchứctạimộtnôngtrạiởthịtrấnBethelcáchđó80ki-lô-mét.HìnhảnhcủaPeony là sảnphẩmcủa thứảoảnh tạo ra từkhói và gương, và trênnềnmónghuyễn tưởngnàymọc lênnhững côngtrình thươngmại khôngmấy lạ lẫm–những tiệm sáchThờiĐạiMới[5],nhữnghiệubóibài,nhữngcửahiệulớncủatínđồWiccavàDruid,nhữngcửa hiệu xămhình, những không gian dành cho nghệ thuật trình diễn,nhữngquánănchay–mộttrọngtâmthuhútnhữngđứaconcủahoa[6]–ngấp nghé trước ngưỡng lão suy, những fan cuồng đi theo nhóm TheGratefulDead đi trên những chiếc xe buýt Volkswagen cũ kỹ, và nhữngngườitheotrườngpháichiếttrungcuồngnhiệtbọctrongnhiềuthứthờitrangthượngvànghạcám.

Dĩnhiên,lồngvàonhữngyếutốlạlùngđếnlòeloẹtnàylàvôvàncơhộichodukháchtiêutiền:cửahiệu,quánănmàtênvànộithấtchỉhơiphácách một chút cùng những mặt hàng được chỉnh sửa phù hợp cho dukháchhạngsangmuốntưởngtượngmìnhđangkhámphámộtxuhướngvănhóanơiđây.

MạnglướiđườngsálỏnglẻotỏaratừkhuthươngmạicủaPeonylànơidẫnđếntiền.Giábấtđộngsảnđãtănggấpđôi,gấpbasaungày11/9,khinhữngcưdânNewYorkdồidàocủacảivàbệnhhoangtưởngcấpphimãbịhúthồnbởicáiviễntưởngvềmộtchốnnươngnáunơithônquê.Nhàcửatrongvùngđồinúibaoquanhkhulàngpháttriểncảvềkíchthướclẫnsố lượng, những chiếc SUV hiệu Hummer và Land Rover biến dạng từ

Page 73: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

nhữngchiếcBlazervàBronco,vànhữngaiđếnchốnthônquêđểnghỉcuốituầnđềuvậnnhữngbộ trangphụcmàdânnông thônvẫnmặc, theo lờicủathươnghiệuRalphLaurels.

Thợsăn,línhcứuhỏavàgiáoviênnhườngđườngcholuậtsư,chủngânhàngđầutư,vànhữngngườiphụnữởđộtuổinàođódùngsốtiềndànxếplyhôncủamìnhvàocáchoạtđộngvănhóa, chữa trị lànda, cácchươngtrìnhmởrộngtrítuệcùngcácbậcthầytrongđủcácloạilĩnhvực.ThậtsựthìGurneyngờngợrằngnguyênnhânthuyếtphụcMarkMellerymởcơsởkinhdoanhởđâychínhlàsựkhaokhátcủadânđịaphươngtrongviệctìmkiếmgiảiphápchocácvấnđềtrongcuộcsốngtừcácbậcthầy.

Anhrẽrakhỏiđườngcaotốctỉnhngaytrướckhiđếntrungtâmlàngrồirẽ vào đường Filchers Brook theo chỉ dẫn củaGoogle. Con đường ngoằnngoèochạylêndốcmộtsườnđồirậmrạpcuốicùngcũngđưaanhđếnmộtbờtườngbằngđáphiếnbảnđịacaogầnmộtmétbênvệđường.Bứctườngcáchđường lộkhoảng3mét, chạysongsongdọcconđườngmộtđoạn ítnhấtphảiđếngầnnửacâysố.Giữatườngvàđườngrậmrạpnhữngkhómcúctâymàuxanhdươngnhạt.Nửađườngdọctheobờtườnglàhailốiđichỉn chu cách nhau khoảngmười lămmét, chỗ ra và chỗ vào củamộtđườngvòngtròndànhchoôtô.Gắntrêntườngcủalốiđiđầutiênlàmộttấmbiểnđồngnhỏnhắn:VIỆNĐỔIMỚITÂMLINHMELLERY.

Càngvàosâulốiđidànhchoôtô,tínhthẩmmỹcủanơinàycànghiệnlênrõnét.NhìnđâuGurneycũngbịấntượngbởisựhoànmỹtựnhiênsẵncó.Bêncạnhlốixechạyđầysỏi,hoathudườngnhưtựdomọctùyýởđây.Songanhchắcchắnhìnhảnhđời thườngnày,chẳngkhácgìhìnhtượngcủaMellery,cũngnhậnđượcsựchămchútrấttỉmỉ.Cũngnhưnhữngnơithường lai vãngcủagiớinhàgiàukíncổngcao tường, cáikhôngkhíchủđạotạinơiđâylàkhôngkhícủasựgầngũitỉmỉ,nhưbảnchấtvốncócủanó, khôngnụhoanàođang khôhéomà khôngđược tỉa tót. Theo lối xechạy, Gurney đến trước một trang viên lớn mang phong cách thời đạiGeorge,đượcchảichuốtnhãnhặnnhưvườntượcởđây.

Đangđứngtrướccănnhàvàhứngthúquansátanhlàmộtngườiđànôngcaongạocóbộrâuquainónmàugừng.Gurneykéocủaxexuốnghỏitìmkhuvựcđậuxe.NgườiđànôngtrảlờibằnggiọngAnhtrưởnggiả,bảo

Page 74: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

anhnênchạyđếncuốiđường.

Khôngmay, conđườngnày lạidẫnGurney rangoài, quanhững lốiđikháctrongbờtườngđá,trởlạiđườngFilchersBrook.Anhláixevònglại,điqualốivàovàmentheođườngôtôchạymộtlầnnữađếntrướccănnhà,nơiđâyngườiAnhcaoráoấylạinhìnanhmộtcáchhứngthú.

“Cuốiđườngnàydẫntôiđếnđườnglộởngoàimà,”Gurneynói.“Tôicóbỏlỡthứgìkhôngạ?”

“Tôiđúnglàngubỏmẹ!”ngườiđànônghéttokèmmộtsựnãonềcườngđiệudườngnhưmâuthuẫnvớiphongtháitựnhiêncủaôngta.“Tôicứngỡmìnhbiếtmọithứ,nhưngthựctếthìđaphầntôiđềusaicả!”

Gurneynghingờ trướcmặtmình làmộtkẻmất trí.Ngay lúcđó, anhcũngnhận rabóngngười thứhai trongkhungcảnh.ĐangđứngđằngxadướibóngmộtcâyđổquyênkhổnglồvàmảimêtheodõihaingườilàmộtgãđànôngchắcnịchdasẫmtrôngnhưđangchờthửvaichochươngtrìnhtruyềnhìnhSopranos.

“A!”ngườiAnhhétlên,tayhàohứngchỉđằngxadọclốiôtô,“câutrảlờicủa anhkia rồi! Sarah sẽ dẫndắt anh.Cô ấy làngười anh cầnđấy!”Nóibằngmộtgiọngkịchcaođộ,ôngtaxoayngườisảibước,theosaulàgãgăngtơnhưtrongtruyệntranh.

Gurneyláitiếpđếnchỗngườiphụnữđứngcạnhlốiôtô,vẻngậmngùithươngcảmhiệnrõtrênkhuônmặtbéomúpcủabà.Giọngbàtoátlênvẻthấucảm.

“Ôitrờiạ,trờiạ,chúngtôibắtanhphảiláixevòngvòngnhưthế.Chàođón anhnhư vậy thật không phải.” Âu lo trongmắt bà đang ởmức báođộng.“Anhđểxelạichotôiđi.Anhđithẳngvàonhàđượcrồi.”

“Khôngcầnđâu.Bàvuilòngchỉtôichỗđậuxelàđượcrồi.”

“Nhấtđịnhrồi!Theotôinào.Tôiphảibảođảmlầnnàyanhkhônglạcnữa.”Giọngbàlàmchonhiệmvụnàynghecóvẻnhọcnhằnhơnngườitatưởng.

BàvẫytayrahiệuchoGurneyđi theo.Đó làmộtcáivẫytayrộngmở,nhưthểbàđangđiềukhiểnmộtđoànkháchbộhành.Trong taykiavốn

Page 75: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

đangđặtbênhông,bàcòncầmtheomộtchiếcôđãkhép.Nhịpchâncốýcủabàtruyềntảiđượcmộtmốilo,rằngkhôngkhéoGurneycóthểmấtdấubà.Đếnmộtkhoảnghởtrongkhuvựcbụicây,bàbướcsangmộtbên,taychỉGurneyđivàomộtnhánhnhỏtáchratừlốiôtôbăngquabụicây.Khianhchạyxenganghàngbà,bàdúichiếcôvềphíacửaxeđangmở.

“Cầmlấynày!”bàhétlớn.

Anhdừngxe,lúngtúng.

“Anhbiếtngườitanóigìvềthờitiếttrênnúirồiđấy,”bàgiảithích.

“Tôichắcchắnsẽkhôngsaođâu.”Anhtiếptụcchạyngangquabàvàokhuvựcđậuxe,mộtnơitrôngnhưcóthểchứagấpđôilượngxeđangtrongbãi. Gurney đếm thấy có 16 xe. Không gian gọn gànghình chữnhật rúctrongnhữngkhómhoavàbụicâymọckhắpnơi.Mộtcâyngôđồngcaoquýởđằngxatáchkhuvựcđểxerakhỏimộtkhothócđỏcaobatầng,màucủanósốngđộngtrongánhnắnghắtnghiêng.

AnhchọnmộtchỗtrốnggiữahaichiếcSUVkhổnglồ.Trongkhiđậuxe,anhbỗngnhậnracóngườiphụnữtừđằngsaumộtluốngthượcdượcthấplètèđangtheodõianhđậuxe.Khirakhỏixe,anhmỉmcườilịchsựvớicôta–mộtphụnữnhưbônghoatímthanhtú,cónhữngđườngnéttinhtế,nhỏnhắntrênkhuônmặt, toát ravẻcổđiển.Nếu làdiễnviênđiệnảnh,Gurneynghĩ cô sẽ rấthợp với vai EmilyDickinson trongphimHoa khôiAmherst.

“KhôngbiếtcôcóthểchỉchotôitìmMarkởđâukhông…”Nhưngđóahoatímấylạingắtlờianhbằngcâuhỏicủacôta.“Thằngđéonàonóianhcóthểđậuxeởđóhả?”

Page 76: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

11

BộSậuCóMộtKhôngHai

Từkhuvựcđểxe,GurneymentheođườngmòntrángđácuộiđivòngquanhtòalâuđàiphongcáchGeorge,nơianhđoánsẽđượcsửdụnglàmphònghànhchínhvàgiảngđườngchínhcủaviện,đếnmộtcănnhàphongcách George nhỏ hơn nằm sau tòa lâu đài khoảngmột trăm nămmươimét.Mộtbiểnhiệunhỏbênđườngcóghidòngchữbằngvàng:TƯDINH.

Mark Mellery mở cửa trước khi Gurney gõ. Y mặc cùng loại y phụcthườngngàynhưngkhônghềrẻtiềnnhưđãmặctrongchuyếnviếngthămWalnutCrossing.Trênnềnkiếntrúcvàcảnhtrícủaviện,bộyphụcchoyvẻhàoquangcủamộtđiềnchủ.

“Gặpanhthậthayquá,Davey!”

Gurney bước vào lối hành lang rộng rãi, sànmàu hạt dẻ, được tranghoàng nhiều cổ vật, rồi theoMellery đếnmột phòng làm việc tiện nghinằmphíasaucănnhà.Ngọnlửatítáchtronglòsưởitỏakhắpphòngmùihươngthoangthoảngcủakhóianhđào.

Haichiếcghếbànhlưngcaođứngđốiđiệnnhauởhaibênlòsưởivà,cùngvớichiếcsô-phađốidiệnnềnlò, tạothànhmộtnơingồinghỉhìnhchữu.Khicảhaiđềuyênvịtrongghế,Melleryhỏianhtìmđườngquanhtrangviêncủaycókhókhông.Gurneynhớlạibacuộctròchuyệnlạlùngvừagặp,vàMellerygiảithíchrằngbangườiấylàkháchcủaviệnvàhànhvicủahọnằmtrongliệupháptựkhámphábảnthâncủamỗingười.

“Trongthờigiannghỉtạiđây,”Mellerygiảithích,“mỗivịkháchđềudiễnmười vai khácnhau.Cóngàyhọ vào vaiNgườiNhầmLẫn– có vẻ là vaidiễncủaWorthPartridge,ngườiđànôngAnh,anhđãđếnbắtchuyệnđấy.CóngàyhọlàmHướngDẫnViên–đólàvaidiễncủaSarah,ngườimuốnđậuxehộ anh.Một vai khácnữa làNgườiĐốiChọi.Ngườiphụnữ cuốicùngmàanhgặpnghenhưđangđóngvaiấymộtcách thích thúhơnai

Page 77: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

hết.”

“Mụcđíchlàgì?”

Mellerymỉmcười.“Conngườiđóngnhữngvaitrònhấtđịnhtrongcuộcsốngcủahọ.Nộidungcủanhữngvaidiễnđó–anhcóthểgọilàkịchbảnnếumuốn–đềuổnđịnhvàđoántrướcđượchết,dùrằngchúngthườngvôthứcvàítkhikhiếnainghĩđếnvấnđềlựachọnvai.”Anhbắtđầuhứngthúvớiđềtàiyđangnói,dùrằngchắchẳnyđãgiảithíchnhưthếhàngtrămlầnrồi.“Nhữnggìchúngtôilàmởđâyrấtđơngiảnmặcdùnhiềukháchlạichorằngnóuyênthâmlắm.Chúngtôilàmchohọýthứcđượcnhữngvaidiễncủahọtrongvôthức,íchlợivàcáigiáphảitrảchonhữngvaidiễnđócũng như tác động của chúng đối với người khác. Khi khách thấy đượcnhữngkiểumẫuhànhvicủamìnhrõnhưbanngàyrồi, lúcấychúngtôimớigiúphọhiểurarằngmỗikiểumẫuđềulàmộtlựachọncả.Họcóthểtiếptụchoặcchấmdứtnó.Sauđó–đâylàphầnquantrọngnhất–chúngtôicungcấpchohọmộtchươngtrìnhhànhđộngđểthaythếnhữngkiểumẫucóhạibằngnhữngkiểumẫulànhmạnhhơn.”

GurneyđểýthấyMellerycàngnói,sựloâucủaycàngthuyêngiảm.Đềtàinàyđãđemlạiánhsángphúcâmrạngngờitrongđôimắty.

“Cònnữa,mấythứnàychắcanhnghethấyquenlắm.Kiểumẫu,lựachọnvàthayđổilàbatừbịlạmdụngnhiềunhấttrongthếgiớinhữngbàihọctuthânvốnđãrấtlôithôinày.Nhưngkháchnóivớichúngtôirằngnhữnggìchúngtôilàmởđâyrấtkhác–mấuchốtởđâylàkhácbiệt.Mớihômvừarồi,mộtkháchđãnóivớitôi,‘Đâylànơihoànhảonhấttrênđời.”

Gurneycốkhôngđểhoàinghibộclộtronglờinói.“Trảinghiệmmangtínhliệuphápmàanhcungcấphẳncótácdụngrấtmạnhmẽ.”

“Mộtvàingườithấyvậyđấy.”

“Tôinghenóivàiliệuphápcótácdụngmạnhmẽthườngmangtínhđốichọicao.”

“Ởđây thì không,”Mellery nói. “Phương pháp tiếp cận của chúng tôimangtínhmềmmỏngvàhiếukhách.Đạitừưathíchnhấtcủachúngtôilàchúng ta, chứ không phải các bạn. Chúng tôi nói về những thiếu sót,nhữngnỗisợ,nhữnghạnchếcủachúngta.Chúngtôichưabaogiờchỉvào

Page 78: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

mặtaimàkếttộingườiđócả.Chúngtôitinrằngnhữnglờibuộctộisẽcóxuhướngcủngcốbứctườngcủasựphủnhậnhơnlàphásậpnó.Xemquamộttrongnhữngcuốnsáchcủatôi,anhsẽhiểutriếtlýnàyrõhơn.”

“Tôichỉnghĩmộtsốviệcthỉnhthoảngxảyraởđâycóthểkhôngthuộccáitriếtlýấy.”

“Chúngtôinóisaolàmvậymà.”

“Khôngcóđốichọigìcảsao?”

“Saoanhcứlặpđilặplạiđiểmấyvậy?”

“Tôiđangthắcmắckhôngbiếtanhcóbaogiờchơiaiđómộtcúnặngđếnmứckhiếnhọmuốnchơilạianhchưa.”

“Phươngphápcủa chúng tôi ít khi làmai giậndữ lắm.Hơnnữa, bạntâmthưcủatôilàaiđinữathìhắncũngthuộcvềcáiquákhứrấtxasovớithờiđiểmviệnnàyrađời.”

“Cólẽvậythật,nhưngcũngcólẽkhông.”

Một cái chaumày ngơ ngác hiện trên khuônmặtMellery. “Hắn tậptrungvàonhữngngàychèchéncủatôi,vàochuyệnnàođómàtôiđãlàmtrongmenrượu,vìvậynóphảixảyratrướckhitôilậpracáiviệnnày.”

“Mặtkhác,cũngcóthểngườinàođókhăngkhítvớianhởhiệntại,đọcsáchanhviết,biếtđượcchuyệnbùkhúcủaanh,muốnlàmanhsợthìsao.”

KhiánhmắtcủaMellerytảnmácquamộtchuỗicáckhảnăngmớinảysinh thìmộtphụnữ trẻ bước vàophòng.Cô cóđôimắt xanh lục thôngminhvàmáitócđỏchảingượckiểuđuôingựa.

“Xinlỗiđãngắtlờiông.Tôinghĩôngnênxemnhữnglờinhắnnày.”

CôtraochoMellerymộtchồngnhỏnhữnglờinhắnviếttrêngiấyhồng,vẻmặtngạcnhiêncủaychoGurneycảmgiáclàchẳngmấykhiybịngắtngangnhưthế.

“Ítnhất,”cônói,màychaulạirấtdữ,“ôngcũngnênxemlờinhắntrêncùng.”

Melleryđọchailần,rồinghiêngngườivềphíatrước,traomẩulờinhắnchoGurneybênkiabàn.Gurneycũngđọchailần.Ởdòng‘Gửitới’cóghi:ÔngMellery.

Page 79: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Ởdòng‘Ngườigửi’cóghi:X.Arybdis.

Ởphầndànhcho‘Nộidung’lànhữngvầnthơsau:

Trongsốtấtcảnhữngsựthậtmàôngkhôngthểnhớ,

đâylàhaiđiềuthậtnhất:

Mỗihànhđộngđềuđòihỏicáigiácủanó.

Vàmỗicáigiáđềusẽđếnhạntrả.

Tốinaytôisẽgọiđểhứavớiông,

tôisẽgặpôngvàothángMườimột,

cònkhôngthìlàthángMườihai.

Gurneyhỏingườiphụnữtrẻcóphảicôtậntaynhậnlờinhắnkhông.CôliếcnhìnMellery.

Ynói,“Tôixinlỗi,lẽratôiphảigiớithiệuvớicô.Sue,đâylàngườibạnthâncũcủatôi,DaveGurney.Dave,hãygặptrợ lýcừkhôicủatôi,SusanMacNeil.”

“Hânhạnhđượcgặpcô,Susan.”

Cômỉmcườinhãnhặnrồinói,“Phải,tôilàngườinhậnlờinhắn.”

“Đànônghayphụnữnhắn?”

Côngậpngừng.“Anhhỏiphảilắm.Ấntượngđầutiêncủatôilàgiọngđànông.Giọngnamcaolắmcơ.Rồitôilạikhôngchắc.Cáigiọngấyđổi.”

“Đổinhưthếnào?”

“Lúcđầunghenhưlàđànônggiảgiọngphụnữấy.Rồitôilạithấygiốngphụnữgiảgiọngđànông.Cáigiọngấycógìđókhôngtựnhiênấy,gìđórấtgượnggạo.”

“Thúvịđây,”Gurneynói.“Cònnữa–côcóviếtlạitấtcảnhữnggìngườinàynóikhông?”

Côngậpngừng.“Tôikhônghiểuýanhlắm.”

“Tôicảmthấy,”anhgiơmẩugiấyhồnglênnói,“cóvẻnhưlờinhắnnàyđượcđọcchínhtảtỉmỉchocôghi,ngaycảnhữngchỗngắtdòng.”

“Đúngvậy.”

Page 80: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Vậychắchắnđãnóivớicôrằngthứtựsắpxếpcủatừngdòngrấtquantrọng,vàbảorằnghắnđọcsaothìcôphảiviếtchínhxácnhưthế.”

“Ồ,tôihiểurồi.Phải,đúnglàôngtacóbảotôixuốngdòngchỗnào.”

“Cònchuyệnnàokháccónóimàkhôngđượcghilạiđâykhông?”

“Ờ…có,ôngtacónóimộtchuyệnkhácnữa.Trướckhicúpmáy,ôngtahỏitôicólàmviệctrựctiếpchoôngMelleryởviệnnàykhông.Tôinóicó.Rồiôngấynói, ‘Cônênxemnhữngcơhộinghềnghiệpmới.TôinghenóiĐổimớiTâm linh làmộtngànhđanghấphốiđấy.’Ông ta cườiphá lên.Hìnhnhưôngtathấychuyệnnàyvuilắmthìphải.RồiôngtabảotôinhấtthiếtphảichoôngMelleryđọclờinhắnngaylậptức.Nêntôimớimanglờinhắntừvănphòngsangđây.”CôbắnmộtcáinhìnlolắngvềphíaMellery.“Hyvọngtôilàmvậylàđúng.”

“Nhấtđịnhrồi,”Mellerynói,cốlấygiọngnhưthểđangkiểmsoátđượctìnhhình.

“CôSusan,tôiđểýthấycôdùngchữ‘ôngta’đểchỉngườigọi,”Gurneynói.“Phảichăngđiềuđócónghĩacôkháchắcđólàđànông?”

“Tôinghĩvậy.”

“Hắncónóibónggiógìvềthờigiangọitốinaykhông?”

“Khôngcó.”

“Côcònnhớđượcthứgìkháckhông,bấtkểlàthứgì,dùnhỏnhặtđếnmấy?”

Màycônhíulạimộtchút.“Tôicócảmgiácsởngáythếnàoấy–cócảmgiácôngtakhôngtửtếlắm.”

“Nghegiọnghắnbựcdọcư?Hùnghổ?Dọadẫm?”

“Không,khôngphảivậy.Ôngtalịchsựlắm,nhưng…”

Gurneychờcôtìmkiếmngôntừthíchhợp.

“Cóthểlàdoôngtaquálịchsự.Cóthểlàcáigiọnglạlùngấy.Tôikhôngnóichắcđượcđiềugìđãchotôicảmgiácđó.Ôngtalàmtôisợ.”

Sau khi cô rời khỏi phòng, trở về văn phòng trong khu nhà chính,Mellerynhìntrântrânxuốngnềnnhàgiữahaichân.

Page 81: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Đếnlúcđibáocảnhsátrồiđấy,”Gurneychọnlựagiâyphútnàyđểnêuraquanđiểm.

“CảnhsátPeonyư?Chúaơi,nghenhưlàtiếtmụctạpkỹđồngtínhvậy.”

Gurneylờđinỗlựcphatròyếuớtấy.“Chúngtakhôngphảichỉđốiphóvớivàibabứcthưnặcdanhvàmộtcúđiệnthoạiđâu.Chúngtađangđốiphóvớimộtkẻhậnanh,muốntrảđũaanh.Anhđangtrongtầmngắmcủahắn,vàcólẽhắnsắpbópcòrồi.”

“X.Arybdisư?”

“ĐúnghơncólẽlàkẻsángchếrabídanhX.Arybdis.”

Gurney bèn kể choMellery những gì anh nhớ ra, với sự giúp đỡ củaMadeleine, về cái nơi Charybdis chết chóc trong thần thoại Hy Lạp. Kểluôn cả chuyện anh không tìmđượchồ sơnào có tênX.Arybdis sống ởbangConnecticuthaybấtkỳtiểubanglâncậnnàoquadanhbạhaytrangwebtìmkiếmnàotrênmạng.

“Mộtxoáynướcư?”Melleryđauđáuhỏi.

Gurneygậtđầu.

“Chúaơi,”Mellerynói.

“Chuyệngìvậy?”

“Tôisợnhấtlàchếtđuối.”

Page 82: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

12

TầmQuanTrọngCủaSựThànhThật

Melleryđứngchỗlòsưởicầmquecờisắpxếplạinhữngkhúcgỗđangcháy.

“Tại sao tấm séc lại bị trả lại?” Y trở lại chủ đề, tựa như lưỡi vẫn cứthườngvôthứcchạmvàochiếcrăngđau.“Tênnàyxemrarấttỉmỉ–Chúaạ,nhìnnétchữkìa,nhưchữcủangườilàmkếtoánvậy–khônggiốngmộtgã ghi sai địa chỉ chútnào.Hắn làm cómụcđíchđấy.Mụcđích gìmớiđược?”Yquaymặtrakhỏiđốnglửa.“Daveyà,chuyệnquáigìđangdiễnrathếnày?”

“Chotôixembứcthưgửikèmtấmséctrảlạiđượckhông,bứcthưmàanhđọcquađiệnthoạiấy?”

MelleryđếnmộtchiếcbànlàmviệcSheratonởphíakiacănphòng,taymangtheochiếcquecờimàđếnbànmớiđểýmìnhđangcầm.“Chúaạ,”ylẩm bẩm,mắt dáo dác nhìn quanh trong chán nản. Y tìmmột nơi trêntườngđểdựacáiquevào,xonglôiramộtchiếcphongbìtừngănkéobànvàmangđếnchoGurney.

BêntrongmộtphongbìlớnhơnbọcngoàicóđềđịachỉcủaMellerylàphongbìmàyđãgửiđếnX.Arybdisởhộpthư49449thànhphốWycherly,bêntrongphongbìlàtấmséc289,87đôtừtàikhoảncánhân.Trongphongbì lớnbọcngoài, cómột tờ giấy viết thư chất lượng tốt códòng chữHỆTHỐNGBẢOMẬTGDởđầuthư,cócảsốđiệnthoại,kèmthôngđiệpngắnđượcđánhmáymàMelleryđãđọcquađiệnthoạichoGurney.LáthưkýtênGregoryDermott,nhưngkhôngthấycóchứcdanh.

“AnhchưanóichuyệnvớiôngDermottà?”Gurneyhỏi.

“Tạisaophảinóicơ?Ýtôilà,địachỉsaithìlàđịachỉsaithôi.Cócanhệgìtớiôngấychứ?”

“CóChúamớibiết,”Gurneynói.“Nhưngnóichuyệnvớiôngtalàhợplý.

Page 83: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Anhcóđiệnthoạiởđâykhông?”

MellerygiởchiếcBlackBerryđờimớinhấtratừthắtlưngtraochoanh.Gurneynhậpsốđiệnthoạighiởđầuthư.Sauhaitiếngđổchuônganhnốimáyđượcvớimộtđoạnbăngthuâm:“ĐâylàHệthốngBảomậtGD,GregDermottđangnghemáy.Đểlạitên,sốđiệnthoại,thờigianthíchhợpđểtôigọi lại,vàmột lờinhắnngắngọn.Bạncóthểbắtđầurồi.”GurneytắtđiệnthoạivàtrảlạichoMellery.

“Nếuđểlạilờinhắnthìsẽrấtkhógiảithíchlýdotôigọi,”Gurneynói.“Tôikhôngphảinhânviêncủaanh,cũngkhôngphảiđạidiệnpháplýhaythámtử tư cógiấyphéphànhnghề, và tôi cũngkhôngphải là cảnhsát.Nhắcđếnmớinói,ngườianhcầnlàcảnhsát–ngaynơiđây,ngaylúcnày.”

“Nhưnggiảsửđólàmụcđíchcủahắnđi–làmtôibấtanđếnđộphảigọicảnhsát,làmnhặngxịcảlên,làmkháchtôikhóxử.Cólẽbuộctôiphảibáocảnhsátvàtạoramộtmớhỗnloạnlànhữnggìmàcáigãbệnhhoạnnàymuốn.Chắchắnđangmuốnnémđágiấutayrồinhìnmặthồdậysóngđâymà.”

“Nếuhắnchỉmuốncóthếthìanhhãybiếtơnhắn,”Gurneynói.

Melleryphảnứngnhưvừamớibịmộtcáitátvàomặt.“Anhthậtsựnghĩhắncóýđịnh…làmcáigìđónghiêmtrọngư?”

“Cókhảnăngđólắm.”

Mellerygậtđầuchầmchậm,nhưthểcửchỉcốýnhưvậycóthểcheđậyđượcnỗisợhãicủamình.

“Tôisẽnóichuyệnvớicảnhsát,”ynói,“nhưngphảiđợiđếntốinayđã,saukhitôinhậnđượcđiệnthoạitừCharybdis,haybấtkỳcáitênnàomàgãtựxưng.”

ThấyđượcsựhoàinghicủaGurney,ynóitiếp,“Cólẽcuộcgọitốinaysẽlàmsángtỏchuyệnnày,sẽchochúngtabiếtngườichúngtađangđốiphólàai,muốngì.Rốtcuộcthìtachắckhôngcầnđưacảnhsátvàocuộcđâu,mànếucóđinữathìchúngtacũngsẽcónhiềuthôngtinhơnđểchohọbiết.Đằngnàothìchờđợicũnglàhợplý.”

Gurneybiếtviệcnhờcảnhsátcómặtđểtrựctiếptheodõicuộcgọiấy

Page 84: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

cóthểrấtquantrọng,nhưnganhcũngbiếtlýlẽcóthuyếtphụcđếnđâuthìvàothờiđiểmnàynócũngkhôngthểlaychuyểnđượcMellery.Anhquyếtđịnhsửdụngmộtchútchiếnthuậtởđây.

“NếuCharybdis cógọi tốinay thì tanên thuâmcuộcnói chuyện lại.Anhcóthiếtbịthuâmnàocóthểnốivàođiệnthoạiconkhông?Máycátxétcũngđược.”

“Chúngtôicóthứnàycònhayhơn,”Mellerynói.“Tấtcảđiệnthoạicủachúngtôiđềucótínhnăngghiâm.Chỉcầnbấmnútlàanhcóthểghiâmbấtkỳcuộcgọinào.”

Gurneynhìnymộtcáchtòmò.

“Anh đang thắcmắc tại sao chúng tôi lại có hệ thống như vậy đúngkhông?Vàinămtrướcchúngtôicómộtvịkháchkhótính.Chúngtôihếtbịcáobuộc rồi lạibịnhữngcúđiện thoại càng lúc càngđiênquấy rối.Nóitómlạilàngườitatưvấnchochúngtôighiâmlạicuộcgọi.”CáigìđótrongvẻmặtcủaGurneylàmyngừngnói.“Ôikhông,tôibiếtanhđangnghĩgìrồi!Tintôiđi,cáimớbòngbongấychẳngliênquangìtớichuyệnbâygiờcả.Chuyệnđóđượcgiảiquyếtcáchđâylâurồi.”

“Anhchắcchứ?”

“Đươngsựchếtrồi.Tựsát.”

“Cónhớmấycáidanhsáchtôibảoanhlậprakhông?Danhsáchnhữngmốiquanhệcódínhlíuđếncácvụxungđộtvàcáobuộcnghiêmtrọngấy?”

“Lươngtâmcủatôitựthấymìnhkhôngthểghirabấtkỳcáitênnào.”

“Anhvừamớinóitớimộtvụxungđộtấy,kếtcụclàđươngsựtựsát.Anhkhôngnghĩchuyệnđóđủtiêuchuẩnđểvàodanhsáchư?”

“Bàtalàngườicóvấnđềmà.Tranhchấpgiữabàtavớichúngtôichỉlàsảnphẩmcủatrítưởngtượngtrongđầubàta,chẳngliênquangìđếnviệcbàtatựsátcả.”

“Saoanhbiết?”

“Này,chuyệnphứctạplắm.Đâuphảivịkháchnàocủachúngtôicũnglàkiểumẫuvẻsứckhỏetinhthầnđâunào.Tôikhôngviếttêncủatấtcảnhữngaitừngthểhiệnáccảmtrướcmặttôiđâu.Làmvậythậtđiênrồ!”

Page 85: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Gurneyngảlưngvàoghếrồinhènhẹdụicặpmắtđangbắtđầukhôđivìngọnlửatừlòsưởi.

KhiMellerylạicấtlời,giọngynhưđếntừmộtnơinàokhácbêntrongy,mộtnơi ít thận trọnghơn. “Cómột từ anhdùng khimô tảnhữngdanhsáchấy.Anhnóitôinênviếttênnhữngngườimàtôicóvấnđề‘chưagiảiquyết’vớihọ.Chậc,lúcnàotôicũngtựnhủlàtoànbộnhữngxungđộtcủaquákhứđềuđượcgiảiquyếthếtrồi.Cólẽkhôngđúngnhưvậy.Cólẽkhidùngchữ ‘giảiquyết’, tôichỉđơngiảnmuốnnói tôiđãthôinghĩvềmấyvấnđềđó.”Ylắcđầu.“Chúaơi,Davey,rốtcuộcthìmụcđíchcủamấycáidanh sáchđó là gì chứ? Tôi khôngmuốn làmmất lòng anh, nhưngnếumộttaycảnhsátcơbắpnàođóbắtđầugõcửacộccộc,khuấylênnhữngchuyệncũkhônghaythìsaođây?LạyChúa!Anhcóbaogiờthấymặtđấttrượtdướichânanhchưa?”

“Nhữnggìtabànđếnchỉlàghitênragiấythôimà.Đâylàmộtcáchđểanhbìnhtĩnhsuyxét.Khôngaicóthểbắtanhchohọxemnhữngcáitênđónếubảnthânanhkhôngmuốn.Tintôiđi,đâylàmộtbàitậprấtbổích.”

Mellerylặngđi,miễncưỡnggậtđầuchấpnhận.

“Anhnóikhôngphảikháchnàocủaanhcũnglàkiểumẫucủasứckhỏetinhthần.”

“Tôicũngkhôngđịnhngụýrằngchúngtôiđangđiềuhànhmộtcơsởtrịliệudànhchonhữngkẻtâmthần.”

“Tôihiểuchứ.”

“Haythậmchílàkháchcủachúngtôicórấtnhiềuvấnđềvềcảmxúc.”

“Vậythìnhữngaiđếnđâycơ?”

“Ngườicótiền,muốntìmkiếmsựthanhthảncủatâmhồn.”

“Họcóđượcvậykhông?”

“Tôitinlàcó.”

“Ngoàigiàucóvàhay loâu ra, còn từnàokhácmô tả kháchhàng củaanhkhông?”

Mellerynhúnvai.“Khôngcócảmgiácantoàn,mặcdùvềtínhcáchhọcósựxôngxáođicùngvớisựthànhđạt.Họkhôngthíchbảnthânmình–

Page 86: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

đólàvấnđềchủyếumàchúngtôiđốiphóởđây.”

“Anhnghĩ người nào trong số khách của anh có thể phươnghại anhbằngvũlực?”

“Gìcơ?”

‘“Anhhiểurõmỗicánhâncưngụởđâyđếnchừngmựcnào?Hoặc lànhữngngườiđãđặtchỗvàothángtới?”

“Nếuanhđangnóichuyệnkiểmtra lý lịch thìởđâychúng tôikhônglàmchuyệnđó.Họhoặcngườigiớithiệuhọkểsaothìchúngtôibiếtvậy.Cũngcóvàiđiềumùmờlắm,nhưngchúngtôikhôngsoimói.Chúngtôichỉgiảiquyếtnhữnggìhọsẵnlòngchiasẻ.”

“Hiệntạithìnhữngloạingườinàođangởđây?”

“Mộtnhàđầu tưbấtđộngsản từLong Island,mộtbànội trợởSantaBarbara,mộtngườicólẽlàcontraicủamộtngườicólẽlàtrùmbăngnhómtộiphạmcótổchức,mộtbácsĩnắnkhớpxươngduyêndángởHollywood,mộtngôisaonhạcrockgiấutên,mộtchủngânhàngđầutưngoàibamươiđãvềhưu,vàchụcngườikhácnữa.”

“NhữngngườinàyđếnđâyđểĐổimớiTâmlinhư?”

“Bằngcáchnàyhoặccáchkhác,họđãkhámpháranhữngmặthạnchếcủasựthànhđạt.Họvẫnbịsợsệt,ámảnh,mặccảmtộilỗi,xấuhổ.HọđãthấyđượcrằngtấtcảnhữngchiếcPorschehaynhữngviênProzactrênđờinàykhôngthểchohọsựbìnhanmàhọđangkiếmtìm.”

GurneythấylòngnhóilênvìnhớlạichiếcPorschecủaKyle.“Vậythìsứmệnhcủaanhlàmanglạisựthanhthảnchongườigiàuvàngườinổitiếngrồi?”

“Nóikhôngkhéosẽnghelốbịchlắm.Nhưngtôikhôngchạytheomùitiền.Nhữngcánhcửarộngmởvànhữngtráitimrộngmởdẫntôiđếnđây.Kháchhàngcủatôitìmtôi,chứtôikhôngtìmhọ.TôikhôngcóýđịnhtrởthànhbậcthầycủavùngnúiPeonynàyđâu.”

“Dùsaothìanhcũngđangđặtcượcnhiềuthứđấy.”

Mellerygậtđầu.“Hiểnnhiênkểcảcuộcđờitôinữa.”Ynhìntrântrânvàođốnglửađangtàn.“Anhcóthểchotôi lờikhuyênnênxửtríthếnào

Page 87: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

vớicuộcgọitốinaykhông?”

“Cốgắnglàmhắnnóicànglâucàngtốt.”

“Đểcóthểtruyracuộcgọiư?”

“Thứcôngnghệđókhôngcònvậnhànhnhưvậynữa.Anhđãxemmấybộphimxưarồiđấy.Takhiếnhắnnóivìcàngnói,hắncàngbộc lộđượcnhiềuthứ,vàanhcàngcónhiềucơmaynhậnragiọnghắn.”

“Nếunhậnrathìtôicónênnóirằngtôibiếthắnlàaikhông?”

“Khôngnên.Biếtmộtthứmàhắnnghĩanhkhôngbiếtcóthểlàmộtlợithếcủaanh.Chỉcầngiữbìnhtĩnhvàkéogiãncuộcnóichuyệnralàđược.”

“Tốinayanhcóởnhàkhông?”

“Tôiđịnhvậy–ởnhàvìgiađình,nếukhôngcònchuyệngìkhác.Cógìkhông?”

“Tôivừanhớralàđiệnthoạicủachúngtôicómộtchứcnăngmàumènữamàchẳngkhinàodùngđến.Tênthươngmạicủanólà‘HộiđàmThialia’.Nóchophépanhmangmộtbênthứbanữavàocuộchộiđàmsaukhiđãcóngườigọichoanh.”

“Thìsao?”

“Đốivớihộiđàmtừxathôngthườngthì tấtcảcácbênthamgiaphảiđượcmờitừmộtnguồnkhởixướng.NhưnghệthốngThialianàyvượtquatrởngạiđó.Nếuaiđógọichoanh,anhcóthểthêmnhiềungườikhácvàocuộcgọibằngcáchbấmsốhọtừđầudâymìnhmàkhôngcầnphảingắtkếtnốivớingườigọichoanh–thậtra,thậmchíchẳngaitrongsốđóbiếtđượcanhlàmvậynữa.Ngườitagiảithíchvớitôinhưthếnày,cuộcgọiđếnsốđượcthêmsẽtruyềntrênđườngdâyriêng,vàsaukhikếtnốithànhcông,haiđườngtínhiệuđượcgộplại.Tôigiảithíchmấythứkỹthuậtnhưvậycóthểvụng–nhưngchungquylà,tốinaykhiCharybdisgọi,tôicóthểbấmsốgọichoanhvàanhcóthểngheđượccuộcnóichuyện.”

“Tốt.Tôinhấtđịnhsẽởnhà.”

“Tuyệt.Tôirấtcảmkích.”Ymỉmcườinhưmộtngườiđangtrảinghiệmphútkhuâykhỏangắnngủisaucơnđaukinhniên.

Bênngoàisân,mộtchiếcchuôngđổnhiềulần.Nócótiếngvanglanh

Page 88: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

lảnh,khỏekhoắnnhưchuôngcủamộtcontàugiàcỗi.Melleryxemchiếcđồnghồmạvàng,mỏngmanhđeotrêncổtay.

“Tôiphảichuẩnbịbàigiảngchotrưanayrồi,”ynóikèmmộttiếngthởdàinhẹ.

“Chủđềcủaanhlàgì?”

Mellerybậtdậy từchiếcghếbành lưngcao,phủi thẳngvàinếpnhăntrên chiếc áo len ca-sơ-mia, rồi với chút cố gắng, chỉnh sửa khuônmặtthànhmộtnụcườichungchung.

“Tầmquantrọngcủasựthànhthật.”

Thờitiếtvẫnnhiềugióvàchẳngcóchúthơiấm.Lánâuxoáykhắpbãicỏ.MelleryđãvàotòanhàchínhsaukhicảmơnGurneymộtlầnnữa,nhắcnhởanhchiềunayđểđườngdâyđiệnthoạirỗi,xincáolỗivìbậncôngviệc,vàđưaralờimờivàophútchót.“Trongkhianhcònởđâythìtạisaokhôngxemquanhkhuônviênvàcảmnhậnthửnơinàythếnào?”

GurneyđứngtrênhànghiênkhangtrangtrướcnhàMelleryvàcàidâykéochiếcáokhoác.Anhquyếtđịnhnhậnlờiđềnghịvàhướngvềphíakhuvựcđểxetheomộtlộtrìnhđiquabùngbinh,mentheođườngvòngthênhthangcủakhuvườnvâyquanhcănnhà.Mộtconđườngđầyrêuđưaanhvòngquanhmặtsaucănnhàđếnmộtbãicỏmàungọclụcbảo,bênkiabãicỏlàmộtrừngthíchđổdốcvềphíathunglũng.Mộtbứctườngkhôngvữathấp lè tè tạonênmộtđường ranhgiới giữađámcỏvàkhu rừng.Chínhgiữabứctườngvềphíaxa,mộtngườiphụnữvàhaingườiđànôngdườngnhưđangbậnbịulàmmộtviệcgìđótrôngnhưtrồngvàbồicây.

Gurneydạobướcvềphíahọ,ngangquabãicỏthênhthang.HaingườiđànôngtaylămlămxẻnglàhaithanhniêngốcMỹLatinh,ngườiphụnữkiathìlớntuổihơn,đangchỉhuycôngviệctrongđôiủngmàulụccaođếnđầugốivàchiếcáolàmvườnmàunâu.Cónhiềubaochứagốctulip,mỗibaomộtmàu,đềumởtungvànằmtrênmộtchiếcxeđẩylàmvườn.Ngườiphụnữđangsốtruộttheodõinhữngngườithợcủamình.

“Carlos!”bàtolalên.“Roja,blanca,amarilla…roja,blanca,amarilla.”Đoạnbà ta lặp lại chungchungkhôngnhằmvàongườinàocụ thể, “Đỏ, trắng,vàng…đỏ,trắng,vàng.Thứtựnhưvậyđâukhólắmđâunào,đúngkhông?”

Page 89: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Bàtathởdàiđiềmđạmtrướcsựkémcỏicủađámthợ,đoạntươicườihiềntừkhithấyGurneyđếngần.

“Tôitinngắmnhìnhoanởcóthểchữalànhmọivếtthươngtrênđời,”bàta tuyên bố mà hầu như không mở miệng kiểu dân thượng lưu LongIsland, từngđượcbiếtđếndưới cái tênKiểunóiCứnghàmThungLũngLocust[7].“Anhcóđồngýkhôngnào?”

Anhchưakịptrảlời,bàtađachìatayragiớithiệu,“TôilàCaddy.”

“TôilàDaveGurney.”

“Chàomừng anhđến thiên đường trên trần gian!Hìnhnhư tôi chưagặpanhthìphải.”

“Tôichỉởđâyđếnhếthômnaythôi.”

“Vậyư?”Cógìđótronggiọngbàtanhưđangđờihỏimộtlờigiảithích.

“TôilàbạncủaMarkMellery.”

Bàhơichaumày.“CóphảianhnóianhtênDaveGurneykhông?”

“Đúngvậy.”

“Ấy, tôi chắc làôngấy cóđề cậpđến tênanh, chẳngquanghekhôngquenlắm.AnhquenMarkđãlâuchưa?”

“Từthờiđạihọc.Chotôihỏibàlàmgìởđâyđượckhông?”

“Tôi làmgì ởđâyư?”Cặpmàybà tanhướng lênđầyngạcnhiên. “Tôisốngởđây.Đâylànhàtôi.TôilàCaddyMellery.Marklàchồngtôi.”

Page 90: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

13

ChẳngViệcGìPhảiCảmThấyTộiLỗi

Dù trờiđã trưanhưngnhữngđámmâyngàycàngdàyđặcvâyquanhthunglũngmangđếnchonócáicảmgiáccủatrờiđôngnhánhem.Gurneybậtmáysưởitrongxeđểxuađihơilạnhtrênđôitay.Khớpngóntaycủaanhmỗinămmỗimẫncảmhơn, làmanhnhớđếnchứngthấpkhớpcủabố.Anhbẻkhớptayvàrồilạinắmlấyvôlăng.

Cáiđộngtácgiốnghệtấy.

Anhnhớđãcólầnhỏingườiđànônglầmlì,khógầnấyxemmấykhớpđốt sưng vù của ông có đau không. “Tuổi tác thôimà,mình đâu làm gìđược,”bốanhtrảlời,nóibằngmộtgiọngnhưxuađinhữnglờibànluậnkếtiếp.

Tâmtríanh lạidạtđếnCaddy.Tại saoMellerykhôngkểanhnghevềngườivợmớicủay?Ykhôngmuốnanhnóichuyệnvớibàtachăng?Vànếuybỏquachitiếtngườivợthìcònthứnàokhácmàykhôngbỏnữa?

Vàrồi,quamộtliêntưởngmơhồ,anhthắcmắctạisaothứmáuấylạiđỏnhưhoahồngđượctôđiểm?Anhcốnhớlạitoànvănbàithơthứba:Talàmnhữngviệcđãlàm,/vìvuikhôngphải,vìtiềncũngkhông/màvìnợphảitrảxong,/vìnhữngbùđắpchẳngmongkéodài./Vìmàumáuđỏkhôngphai/nhưaitôđiểmmộtbônghoahồng./Đểaicũngphảinằmlòng/gieogìgặtnấy,đừng hòng cậy ai. Hoa hồng đã là biểu tượng của tính chất đỏ rồi. Hắnmuốnnóithêmđiềugìkhigọinólàhoahồngđượctôđiểm?Gọinhưvậynghesẽđỏhơnchăng?Sẽgiốngmáuhơnchăng?

Cơnđóicồncào làmnỗiháohứcmuốnvềcủaGurneycàngdângcao.Bâygiờđãgiữatrưa,vàlycàphêbuổisángởtiệmAbelardlàthứduynhấtanhbỏbụngcảngàyhômnay.

TrongkhikhoảngthờigiandưdảgiữabữathườnglàmMadeleinebuồnnôn thì nó lại khiến anh khó tính và ưa chỉ trích –một trạng thái tinh

Page 91: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

thầnkhôngdễgìnhậnravớibảnthânmỗingười.Gurneyđãkhámpháramộtvàiphongvũbiểudùngđểđánhgiá tâmtrạng,vàmột trongnhữngphongvũbiểuđótọalạctrênconđườngchạyvềhướngTâynằmsátngoàiWalnutCrossing.BướuLạcĐàlàmộtphòngtrưngbàynghệthuậtnổibậtvớicáctácphẩmcủahọasĩtrongvùng,cácnhàđiêukhắcvànhữngtâmhồnsángtạokhác.Chứcnăngphongvũbiểucủanórấtđơngiản.Chỉcầnliếcnhìncửasổphòngtrưngbàylàtronganhsẽdấylên,trongtâmtrạngtốt, sựngưỡngmộ cái chất lậpdị củanhữngngườihàngxómcóđầuócnghệthuật,còntrongtâmtrạngxấulàmộtcáinhìnsâusắcvàosựtrốngrỗngcủahọ.Hômnaylàmộtngàytrốngrỗng–mộtlờicảnhbáorõràng,khianhrẽ lênconđườnghướngvề tổấmcóngườivợ,đểsuyđinghĩ lạitrướckhiphátbiểubấtkỳmộtquanđiểmmạnhmẽnào.

Nhữnggìcònsótlạicủamộtbuổisángdồndập,đãbiếnmấttừlâutrênconđườngcaotốccủatỉnhvàtrênnhữngvùngtrũngcủathunglũng,naylạihiệndiện từngmảng rời rạcdọc conđườngđấtnhôcaoquamột vếttrũng trên đồi và dừng lại chỗ bãi cỏ và kho thóc của gia đình Gurney.Nhữngđámmâyxámxịtchobãicỏmộtcảmgiácđônggiábuồntẻ.Vớinỗikhóchịuchợtnhóilêntrongtim,anhthấyaiđóđãláimáykéorakhỏikhothócvàđậubêncạnhchiếclánchứacácphụtùngdùngvớimáykéo–máycắtcỏbằngchổi,máyđàođấtđểcắmcộthàngrào,máythổituyết.Cửakhođểmởnhưtrêungươi,ámchỉrằngcóviệccầnphảilàm.

Anhvàonhàquacửabếp.Madeleineđangngồicạnh lòsưởiởgócxacănphòng.Chiếcđĩatrònbàntrà–chứalõitáo,cuốngvàhạtnho,nhiềumẩuphômaicheddarvàbánhmìvụn–chothấymộtbữatrưathịnhsoạnvừamớiđượcdùngxong,làmanhnhớtớicơnđóicòncàovàlàmsứcbậtchânanhmạnhhơnmộtchút.Côđưamắtkhỏicuốnsáchngẩnglên,nhìnanhmỉmcườikhô.

Anhđitớichậurửa,mởnướcchảychođếnkhinhiệtđộhạxuốngmứclạnh vừa ý. Anh ý thức được trong anhmột cảm giác gây hấn – thái độchốngđốiýkiếncủaMadeleine,rằnguốngnướcquálạnhlàkhôngtốt–theo sau làmột cảm giác ngượng ngùng khi thấy bản thân lại quá nhỏnhen,quáthùđịch,quáấutrĩđếnnỗithíchnhấmnháphươngvịmộtcuộcchiến chỉ có trong ảo tưởngnhư thế.Anh tha thiếtmuốnđổi đề tài, rồi

Page 92: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

chợtnhậnrakhôngcóđềtàinàođểđổi.Dẫuvậy,anhvẫnlêntiếng.

“Anhthấyemláimáykéođếnchỗcáilán.”

“Emmuốngắnmáythổituyếtvào.”

“Cóvấnđềgìư?”

“Emchỉnghĩcólẽnêngắnnóvàotrướckhigặpbãotuyếtthậtsự.”

“Ýanhlà,emcógặpvấnđềgìkhigắnnóvàoà?”

“Nónặngquá.Emnghĩnếuchịukhóchờthìanhsẽgiúpem.”

Anhgậtgùmộtcáchlậplờ,nghĩbụng,Emlại thếnữarồi, cứgâyáp lựcbuộcanhphảilàmviệcgìđóbằngcáchtựmìnhkhởixướngnótrướcvìbiếtanhlàngười phải hoàn tất. Ý thức được nhữnghiểmhọa của tâm trạng, anhnghĩkhôngnóigìcả làkhônngoan.Anhrótvào lydòngnước lạnhbuốtđangchảytừvòirồichậmrãiuống.

Nhìnxuốngcuốnsách,Madeleinenói,“NgườiphụnữtừIthacagọi.”

“NgườiphụnữtừIthacaư?”

Côlờđicâuhỏiấy.

“ÝemnóilàSonyaReynoldshở?”anhhỏi.

“Đúngthế.”Giọngcôxemracũnghờhữngnhưgiọnganh.

“Côấymuốngìvậy?”anhhỏi.

“Hỏihayđấy.”

“Emnói‘hỏihayđấy’làýgì?”

“Ýemlàcôtakhôngnóirõmìnhmuốngìcả.Côtanóianhcóthểgọichocôtagiờnàocũngđược,trướcnửađêm.”

Anhnhậnrađượcsựbựcdọcramặtởhaitiếngcuốicùng–‘nửađêm’.“Côấycóđểlạisốkhông?”

“Hìnhnhưcôtanghĩanhcósốrồithìphải.”

Anh lại rót nước lạnh vào ly, rồi vừa uống từng ngụm vừa tranh thủtrầmngâm.TìnhhuốngliênquanđếnSonyalàmộtvấnđềhócbúavềmặttìnhcảm,nhưnganhchưathấyđượccáchgiảiquyếtnàongoàiviệcbỏhẳncáidựánHộihọaẢnhNhậnDiệnđãtạonềntảngchomốiquanhệgiữaanhvớiphòngtrưngbàycủacô,màanhthìlạikhôngmuốnbỏnó.

Page 93: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Trước khoảng cách phát sinh từ những lần trao đổi vụng về cùngMadeleinenhưvậy,anhcảmthấysựvụngvềvàthiếutựtincủamìnhlàmanhbốirối.Thậtlạ,mộtngườiđầylýtrínhưanhlạirốibờiđếnvôvọng,lạidễsuysụpvềcảmxúcđếndườngấy.Vớikinhnghiệmtừhàngtrămcuộcthẩmvấnnghican,anhbiếtrằngmặccảmtộilỗiluônlàcănnguyêncủathứbòngbongấy, thứrối rắmấy.Nhưngsự thật làanhchẳng làmgìđểphảimangcảmgiáctộilỗicả.

Chẳngviệcgìphảicảmthấytộilỗi.Đâyrồi,vấnđềchínhlàchỗđó–chínhlàsựquảquyết trong lời tuyênbốấy.Có lẽanhchẳng làmgìgầnđây đểphảimangcảmgiáctộilỗi–chẳngthứgìlớnlao,chẳngthứgìmàanhcóthểnhớngayđược–nhưngnếubốicảnhhiện tạiđược lùi lạimười lămnămtrước,thìlờituyênbốvôtộicủaanhsẽsaingoamộtcáchđauđớn.

Anhđặtlynướcxuốngchậu,laukhôtay,bướcđếncánhcửakínhkiểuPháp,nhìnrathếgiớiuámbênngoài.Mộtthếgiớichuyểntiếpgiữathuvàđông.Tuyếtmịnthổitựacátkhắpsânhiên.Trongmộtbốicảnhmườilămnămvềtrước,anhkhócóthểbiệnhộchosựvôtộicủamình,bởilẽcáithếgiớiđượcmởrộngấysẽbaogồmcảcáitainạnấy.Nhưấnmạnhvàovếtthươngtấyđỏđểđánhgiátìnhtrạngviêmnhiễm,anhbuộcbảnthânphảithaythếchữ‘tainạn’bằngngôntừcụthểkhóbậtnênlời:

Cáichếtcủađứacontraibốntuổicủachúngta.

Anhnóitừngchữyếuớthơnbaogiờhết,chỉđểriêngmìnhnghe,chẳngkhácnàotiếngthìthầm.Giọnganhlọtvàotaimìnhnghexóimònvàtrốngrỗng,nhưtiếngnóicủamộtaikhác.

Anhkhôngchịunổinhữngýnghĩvàcảmxúcđikèmvớinhữnglờinày,vàanhcốgắngxuachúngđibằngcáchchộplấysựvậtgầnnhấtlàmanhsaonhãng.

Vừahắnggiọng,anhvừaxoayngườivềphíaMadeleineởgóckiaphòng,rồinóihơncảsựháohứcvốncó, “Ta lovụxekéotrướckhitrờitốiđượckhông?”

Madeleinerờimắtkhỏicuốnsáchnhìnlên.Sựhânhoangiảtạotronggiọnganh,dùkhiếncôthấykhóchịuhaylộliễu,côcũngkhôngtỏtháiđộ.

Gắnmáythổituyếtmấtmộtgiờđồnghồnângnhấc,đậpnện,kéogiội,

Page 94: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

bôitrơnvàchỉnhsửa–sauđóGurneytiếptụcbỏramộtgiờnữabửacủiđểnhómlòtrongkhiMadeleinechuẩnbịbửatốigồmcanhbívàsườnlợnomnước táo.Rồihọnhóm lửa,ngồi cạnhnhau trên chiếc sôpha trong cănphòngkháchấmcúngnằmsátbếp,vàchìmvàotrạngtháianbìnhuểoảiluôntheosaucôngviệccựcnhọcvàbữaănngon.

Anhkhaokhátmuốntinrằngnhữngốcđảonhỏnhoiyênbìnhnàybáotrướcsựtrở lạicủamốiquanhệthuởnàogiữahaingười,muốntinrằngnhữnglầnlẩntránhvàxungđộtvềcảmxúctrongnhữngnămgầnđâyvìmột lýdonàođóchỉ làtạmthời,nhưngđó lại làmộtniềmtinanhthấykhócó thểduy trì.Ngay cả giờđây,hy vọngmongmanhnàyđangđượcthaythế,từngphầnmột,từngkhoảnhkhắcmột,bằngthứsuynghĩmàđầuóc củamột thám tử như anh thấy sảng khoái hơn khi tập trung vào –nhữngsuynghĩvềcuộcgọiđượcmongchờ từCharybdisvàvề thứcôngnghệhộiđàmtừxachophépanhnghetrộm.

“Mộtđêmhoànhảođểnhómlửa,”Madeleinevừanóivừadựanhẹvàongườianh.

Anhmỉmcườivàcốgắngtậptrungtrởlạivàongọnlửađỏhồngvàhơiấmmềmmại, giản dị của cánh tay cô. Tóc cô cómộtmùi hương thơmphức.Anhthoángmườngtượngcảnhmìnhbịđắmđuốimãimãitrongcáimùihươngấy.

“Ừm,”anhđáp.“Hoànhảolắm.”

Anhnhắmmắtlại,mongmỏisựkhoankhoáicủakhoảnhkhắcnàysẽtrunghòabaonhiêunănglượngtríócvẫnluôndồnđẩyanhvàoviệcgiảimãcâuđố.ĐốivớiGurney,đạtđượcmộtchútmãnnguyệndùnhỏnhoi,trớ trêu thay, đó là một cuộc vật lộn. Anh đố kỵ với khả năng củaMadeleine,côbiếtbámvíunhanhnhạyvàogiâyphútthoángquanàyvàniềmvuicôtìmđượctrongđó.Đốivớianh,sốngtrongkhoảnhkhắchiệntạiluônlàmộtcúbơingượcdòng,vìtríócphântíchcủaanhvốnưanhữngphạmtrùcủaxácsuất,củakhảnăng.

Anhtựhỏihìnhthứctrốnchạyđólàdoditruyềnhaydogiáodục.Cólẽhaiyếutốấycùngcủngcốchonhau.Cólẽ…

Chúaạ!

Page 95: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Buồncười thay, anhbắtquả tangbản thânđangphân tích chínhcáithiênhướngthíchphântíchcủamình.Anhbuồnbãcốgắnghiệndiệntrởlạitrongcănphòng.Chúagiúptôihiệndiệnnơiđây,anhtựnhủ,mặcdùítkhinàoanhtinvàonhữnglờicầunguyện.Anhhyvọngđãkhôngnóilớnđiềuđóchoainghe.

Điệnthoạiđổchuông.Cảmgiácnhưmộtlệnhđặcxá,nhưmộtlờichophépanhđượcnghỉngơisautrậnđánh.

Anhnhấcmình ra khỏi chiếc sôpha rồi đi vàophòngđể trả lời điệnthoại.

“Davey,Markđây.”

“Chuyệngìthế?”

“TôivừanóichuyệnvớiCaddyxong,bàấynóicógặpanhởvườnthiềnngàyhômnay.”

“Đúngrồi.”

“À,…ừm…vấnđềlà,tôithấyhơingại,anhbiếtđó,vìtrướcđókhônggiớithiệubànhàvới anh.”Yngừngnói,nhưchờđợimột lờihồiđáp,nhưngGurneykhôngnóigì.

“Dave?”

“Tôiđây.”

“Ờ…dùsaothìtôicũngmuốnxinlỗivìđãkhônggiớithiệuvớianh.Tôithậtvôýquá.”

“Khôngsaocả.”

“Anhchắclàkhôngsaochứ?”

“Chắcmà.”

“Ngheanhkhôngđượcvui.”

“Tôicókhôngvuigìđâu–chẳngquahơingạcnhiênthôi,vìkhônghiểusaotrướcđóanhlạikhôngđềcậpđếnvợanh.”

“À…phải…tôinghĩchắcđầuócmìnhnghĩđủchuyệnnênquênbéngđi.Anhcònđókhông?”

“Tôiđây!”

Page 96: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Anhnóiphảilắm,chắcanhthấytôilậpdịlắmmớikhôngđềcậpđếnbàấy.Chẳngquatôichẳngkhinàonghĩđếnchuyệnđócả.”Yngừngmộtchặp,đoạnnóitiếpbằngmộtnụcườingượngnghịu,“Tôinghĩnhàtâmlýhọcnàobiếtđượcsẽlấylàmthúvịlắmđây–chuyệncógiađìnhrồimàtôicũngquênđược.”

“Mark, cho tôi hỏi anh chuyện này. Anh có thành thật với tôi khôngđấy?”

“Saocơ?Saoanhlạihỏivậy?”

“Anhđanglãngphíthờigiancủatôiđấy.”

Cómộtkhoảnglặngdài.

“Này,” Mellery thở dài nói, “chuyện dài dòng lắm. Tôi không muốnCaddydínhlíuđếncáivụ…cáivụlộnxộnnày.”

“Chínhxácthìchúngtađangnóiđếnvụlộnxộnnàothế?”

“Mấylờiđedọa,ámchỉđấy.”

“Bàấychưabiếtchuyệnmấyláthưư?”

“Cóíchgìchứ.Biếtchuyện,bàấylạihoảnglênthôi.”

“Bà ấy chắc chắnphải biết về quá khứ của anh chứ.Anh có kể trongsáchcơmà.”

“Mộtphầnnàothôi.Nhưngmấylờiđedọanàylạilàchuyệnkhác.Tôikhôngmuốnbàấylolắng.”

ChuyệnấynghegầnnhưhợplýđốivớiGurney.Gầnnhư.

“Có chuyện cụ thể nào trong quá khứmà anh đặc biệt khôngmuốnCaddy,cảnhsát,haytôibiếtkhông?”

Lầnnày,khoảnglặngdodựtrướckhiMellerynói‘Khôngcó’mâuthuẫnhếtsứcrõrệtvớichínhlờiphủnhậnấy,đếnmứcGurneyphảiphìcười.

“Cógìmàbuồncườicơ?”

“TôikhôngbiếtanhcóphảikẻnóidốitệnhấttôitừngnghehaykhôngnữaMark,nhưnganhcũngvàođượcchungkếtrồiđấy.”

Saumộtkhoảnglặngdài,Mellerycũngbậtcười–mộttiếngcườimềmmỏng,rầurĩnghenhưtiếngkhócthảm.Ynóibằnggiọngỉuxìu,“Khicách

Page 97: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

nàocũngthấtbạithìđếnlúcphảinóithậtthôi.Sựthậtlà,Caddyvàtôilấynhauchưađượcbaolâuthìtôivụngtrộmmộtthờigianvớimộtphụnữlàkháchởđây.Hoàn toàndo tôi rồ dại cả.Chuyện khôngđi đếnđâu cả –ngườinàotỉnhtáocũngđoánđượcnhưvậymà.”

“Rồisaonữa?”

“Chỉcóvậythôi.Chỉcầnnghĩđếnnólàtôigiậtnảyngười.Nótróibuộctôivớinhữngvịkỷ,nhữngdụcvọng,nhữngphánđoánsailầmtrongquákhứ.”

“Chắctôiđãbỏsótthứgìđó,”Gurneynói.“Chuyệnđóthìcóliênquangìđếnchuyệnkhôngnóichotôibiếtanhđãcógiađìnhcơchứ?”

“Nóiraanhsẽnghĩtôihoangtưởngmấtthôi.NhưngtôiđãcósuynghĩchuyệnvụngtrộmnàychắccóliênquanmặtnàođóđếnvụCharybdisnàyđâu.LúcđótôisợnếubiếtvềCaddy,anhsẽmuốnnóichuyệnvớibàấy…mà tôi thì lại khôngmuốn bà ấy biết được chuyện gì có liên quan đếnchuyệnvụngtrộmlốlăng,đạođứcgiảcủatôicả.”

“Tôihiểurồi.Mànày,aisởhữucáiviệnnàyvậy?”

“Sởhữuư?Sởhữutheonghĩanàođây?”

“Cóbaonhiêunghĩachứ?”

“Vềmặttinhthầnthìtôisởhữuviện.Chươngtrìnhởđâydựavàosáchvàbăngđĩacủatôi.”

“Vềmặttinhthầnư?”

“VềmặtluậtphápthìCaddysởhữumọithứ–đấtđaivànhữngtàisảnhữuhìnhkhác.”

“Hayđấy.Vậylàanhlàngôisaođuxàtreo,cònCaddylàchủgánhxiếc.”

“Có thể nói vậy,” Mellery lạnh lùng đáp. “Tôi phải cúp máy thôi.Charybdiscóthểgọiđếnbấtcứlúcnào.”

Đúngbagiờđồnghồsau,Charybdisgọi.

Page 98: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

14

ToànTâm

Madeleineđãmangtúiđồđantớixôphatựbaogiờ,mảimêthựchiệnmộttrongbadựánmàcôđãchiara thànhnhiềugiaiđoạnđểhoàntất.Gurneyđãyênvị trongchiếcghếbànhkềbên, tayđang lậtqua tậpsáchdày 600 trang hướng dẫn sử dụng phầnmềm chỉnh sửa ảnh anh đangdùng,nhưngđầuócthìkhôngtậptrungđược.Nhữngkhúccủitronglòđãcháythànhthanhồng,nhiềulànlửabùnglên,chậpchờn,rồitắtngóm.

Khiđiệnthoạiđổchuông,Gurneyhốihảvàophòng làmviệcđểnhấcmáy.

GiọngMellerynhỏvàhồihộp.“Dave?”

“Tôiđây.”

“Hắnđangởđầudâybênkia.Máyghiđãbậtrồi.Tôisẽchuyểnanhsangđườngdâyđó.Sẵnsàngchưa?”

“Anhchuyểnđi.”

Mộtchốcsau,Gurneynghemộtgiọnglạđangnóigiữachừng.

“…đixamột thờigian.Nhưngtôimuốnôngbiết tôi làai.”Giọnghắncaovàgượng,nhịpđiệungượngnghịukhôngtựnhiên.Khôngphảigiọngbảnxứ,nghenhưgiọngnướcngoàinhưngkhôngrõlànướcnào,nhưthểtừngchữđượccốtìnhphátâmsaiđểngụytranggiọngthật.“Chiềunaytôicóđểlạichoôngmộtthứ.Ôngnhậnđượcchưa?”

“Nhậngìcơ?”GiọngMellerycăngthẳng.

“Ông chưa nhận sao? Ông sẽ nhận được thôi. Ông có biết tôi là aikhông?”

“Anhlàai?”

“Muốnbiếtlắmsao?”

“Tấtnhiên.Tôiquenanhởđâuthế?”

Page 99: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Consố658khôngnóichoôngbiếttôilàaisao?”

“Nóchẳngcóýnghĩagìvớitôicả.”

“Vậysao?Nhưngnódoôngchọncơmà–trongtấtcảnhữngsốkháccóthểchọn.”

“Anhlàthằngquáiquỷnàothế?”

“Cònmộtconsốnữacơ.”

“Sao???”GiọngcủaMellerycấtcao,vừasợhãivừađiêntiết.

“Tôinóicònmộtconsốnữa.”Giọngnóihảhê,đầydãtâm.

“Tôikhônghiểu.”

“Nghĩđếnmộtconsốbấtkỳđi,khácsố658.”

“Tạisao?”

“Nghĩđếnmộtconsốkhácsố658đi.”

“Đượcthôi.Tôinghĩramộtsốrồi.”

“Tốt.Chúngtacótiếntriểnđây.Giờthìhãyđọcthầmconsốđóđi.”

“Xinlỗi–gìcơ?”

“Đọcthầmconsốđóđi.”

“Đọcthầmư?”

“Phải.”

“Mườichín.”GiọngthìthầmcủaMellerynghelớnvàchóitai.

Nóđượcchàođónbằngmộtgiọngcườidàithượtchẳnghàihước.“Tốt,tốtlắm.”

“Anhlàaihả?”

“Ôngvẫnchưabiếtsao?Đauđớnêchềđếnthế,màôngvẫnchưabiết.Tôiđãliệutrướcsẽnhưvậymà.Tôiđãđểlạichoôngmộtthứ.Mộtbứcthưngắn.Ôngcóchắclàkhôngnhậnđượckhông?”

“Tôichẳnghiểuanhnóigìcả.”

“À,nhưngônglạibiếtconsốấylàmườichíncơđấy.”

“Anhnóinghĩramộtconsốmà.”

“Nhưngđúnglàconsốấyphảikhông?”

Page 100: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Tôikhônghiểu.”

“Lầncuốiôngkiểmtrahộpthưlàkhinào?”

“Hộpthưcủatôiư?Tôikhôngbiết.Trưanaythìphải?”

“Ôngkiểmtralạithìhơn.Nhớđó,thángMườimộttôisẽgặpông,cònkhôngthìlàthángMườihai.”Theosaucâunóiấylàtínhiệumấtkếtnối.

“A lô!”Mellery hét lớn. “Anh còn đó không? Anh còn đó không?” KhiMellerynóitrởlại,nghenhưyđãkiệtsức.“Dave?”

“Tôiđây,”Gurneynói.“Cúpmáyđi,kiểmtrahộpthư,gọilạichotôi.”

Gurneyvừađặtđiệnthoạixuốngthìchuônglạiđổ.Anhnhấcmáy.

“Gìcơ?”

“Bốà?”

“Xinlỗi,aicơ?”

“Phảibốkhông?”

“Kylehả?”

“Phải.Bốổnchứ?”

“Ổn.Chẳngquabốđangdởdangmộtchuyện.”

“Mọichuyệnổncảchứbố?”

“Ổn,con.Bốxinlỗiđãcộclốcnhưthế.Bốđangchờmộtcuộcgọitrongvòngmộthaiphúttới.Látbốgọilạinhé?”

“Không sao ạ. Con chỉmuốn cập nhật vài thứ cho bố biết thôi, mấychuyệnđãxảyranày,mấythứconđanglàmnày.Lâurồibốcontachưanóichuyệnmà.”

“Bốsẽgọilạichoconngaykhicóthể.”

“Dạ.Đượcrồi.”

“Xinlỗicon.Cảmơncon.Nóichuyệnvớiconsaunhé.”

Gurneynhắmmắtlạirồihítvàomộtvàihơisâu.Chúaơi,mọichuyệnrốtcuộc rồicũngdồnđống.Dĩnhiên,đểchúngdồnđống là lỗi củaanh.MốiquanhệgiữaanhvàKylelàmộtkhíacạnhrõràngkhôngdiễnrabìnhthườngtrongđờianh,đầyrẫynhữngnétránhvàbiệnminh.

Page 101: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Kyle là sản phẩm của cuộc hôn nhân đầu tiên, cuộc hôn nhân ngắnngủi giữa anh và Karen – ký ức về nó, sau 22 năm ly hôn, vẫn còn làmGurneydaydứt.Nhữngai quenhaingườiđã thấyngay từđầu sự tươngkhắcrõrệtgiữahọ,nhưngmộtquyếttâmươngngạnh(hoặclàthiểunăngvềcảmxúc,cáchanhnhìnnhậnvềthứquyếttâmđóvàonhữngsớmtinhmơsaumộtđêmkhôngngủ)đãđưađẩyhọvàocuộchônphốikhôngmayấy.

Kyle trông nhưmẹ nó, có bản năng thích điều khiển người khác vàthamvọngvềvậtchất–vàdĩnhiên,cócảcáitênmàmẹnókhăngkhăngđặtchonó.Kyle.Gurneychưabaogiờcóthểthoảimáivớicáitênấy.BấtluậncậuthanhniênnàythôngminhvàthànhđạtsớmtrongthếgiớitàichínhđếnđâuthìcáitênKyleđốivớianhnghevẫnnhưmộtthằngchoaichoai kháu khỉnh, ích kỷ trongphimdài tập.Hơnnữa, sựhiệnhữu củaKyle luônlàmanhnhớđếncuộchônnhânấy, làmanhnhớrằngcómộtphầnmạnhmẽnàođótronganhmàanhkhônghiểuđược–cáiphầnđãthathiếtmuốncướiKarenngaytừđầu.

Anhnhắmmắt,thiểunãovìkhôngthấyđượcđộngcơcủachínhmình,vàvìđãcóphảnứngtiêucựcvớicảđứacontrai.

Điệnthoạiđổchuông.Anhnhấcmáy,sợrằngKylelạigọi,nhưngđólàMellery.

“Davephảikhông?”

“Phải.”

“Tronghộpthưcómộtphongbì.Tênvàđịachỉcủatôiđượcđánhmáytrênđó,nhưngkhôngcótemthưhaydấubưuđiện.Chắclàđượcgửibằngtay.Tôicónênmởrakhông?”

“Anhsờthấynócóchứathứgìkhácngoàigiấykhông?”

“Chẳnghạnnhưthứgì?”

“Bấtkểthứgì,bấtkểthứgìkhácngoàithưkhông.”

“Không.Sờthấydẹphoàntoàn,giốngnhưkhôngcógìhết.Khôngcóvậtlạtrongđó,nếuýanhlànhưvậy.Tôicónênmởrakhông?”

“Mởđi,nhưngthấycáigìkhácngoàigiấythìdừnglại.”

Page 102: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Đượcrồi.Mởrarồi.Chỉcómộttờ.Đánhmáy.Giấytrơn,khôngcóphầninđầuthư.”Cómộtkhoảnglặngkéodàivàigiây.“Cáigì?Cáiquáigì…?”

“Chuyệngìvậy?”

“Khôngthểnàođược.Khôngthểnào…”

“Đọcchotôinghexem.”

Mellery đọc bằngmột giọng hoài nghi. “Tôi để lại lá thư này cho ôngphòngkhiôngbỏlỡcuộcgọicủatôi.Nếuôngchưabiếttôilàaithìchỉcầnnghĩđếnconsốmườichín.Nócókhiếnôngnhớđếnaikhông?Vànhớđấy,tôisẽgặpôngvàothángMườimột,cònkhôngthìlàthángMườihai.”

“Chỉvậythôisao?”

“Chỉ vậy thôi. Thư chỉnói vậy – ‘chỉ cầnnghĩ đến con sốmười chín’.Làmquáinàomàhắnlàmvậyđượcchứ?Khôngthểnàođược.”

“Nhưngthưnóivậyà?”

“Phải.Nhưng tôimuốnnói là… tôi cũngkhôngbiếtmìnhđangnói gìnữa…ýtôilà…khôngthểnào…Chúaơi,Daveà,cáiquáigìđangxảyrađâyhả?”

“Tôikhôngbiết.Giờthìchưa.Nhưngchúngtasẽtìmracâutrảlờimà.”

Cáigìđóbỗngchốchiệnrõra–khôngphảilàlờigiải,anhvẫncònmộtđoạnđườngdàiphảiđi,nhưngthứgìđótronganhđãrụcrịch.Giờđâyanhđã đặt 100 phần trăm tâm trí vào thử thách này. Anh nhìn lên, thấyMadeleineđangnhìnmìnhtừcửaphòng làmviệcvớisựngậmngùicaođộ,nhưthểcôngửiđượctrongkhôngtrungsựtoàntâmdângcaocủaanhtrongvụnày.Cảmgiáccủacônhưthếnàoanhchỉbiếtđoán,nhưngđócóvẻnhưthánphụclẫncôđơn.

Cuộc thử thách trí tuệmà tròđoán sốbí ẩnmớimang lại – và lượngadrenalinecuồncuộnmànótạora–khiếnGurneyđãquánửađêmrồimàkhôngthểchợpmắtđượcmặcdùđãlêngiườngtừlúcmườigiờ.Anhtrằntrọckhôngyênkhitâmtríkhôngngừngvachạmvớivấnđềấy,nhưmộtngườitrongmơkhôngtìmthấychìakhóaphảiđiquanhnhàvàthửmởlầnlượtcửachínhrồicửasổ,hếtcửanàyđếncửakhác.

Sauđóanhbắtđầunếmlạimùivịhạtnhụcđậukhấutừmóncanhbí

Page 103: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

củabữatối,làmcáicảmgiácgặpácmộngcàngthêmrõrệt.

Nếuôngchưabiếttôilàaithìchỉcầnnghĩtớiconsốmườichín.VàđólàconsốmàMellerynghĩtới.Consốynghĩtrướckhimởthư.Vôlý.Nhưngrànhrànhlàvậy.

Vấnđềmangtên‘nhụcđậukhấu’cànglúccàngtồitệ.Balầnanhđứngdậytìmnướcuống,nhưngcáihạtnhụcđậukhấuấykhôngchịutrôixuốngchútnào.Vàcảmónbơcũngtrởthànhvấnđềnữa.Bơvànhụcđậukhấu.Madeleinesửdụngrấtnhiềuhaithứấytrongmóncanhbímìnhnấu.Anhthậmchíđãtừngcólầnđềcậpchuyệnnàyvớibácsĩtrịliệucủahaingườirồi.Bácsĩ trị liệutrướcđâycủahọ.Thậtra làmộtnhàtrị liệumàcảhaimớigặpvỏnvẹnhailần,hồihaingườicònđangvậtlộnvớinhauchuyệnanhcónênnghỉhưuhaykhôngvànghĩ (saunàyhóaralạisai)rằngbênthứbacóthểlàmsángtỏcuộctranhcãigiữahaingười.Anhgiờđâyđangcốnhớ lạixemcâuchuyệncanhbíấyđãkhởi sựnhư thếnào, trongbốicảnhnào,vàtạisaoanhlạithấythíchhợpkhiđềcậpđếnmộttiểutiếtnhưthế.

ĐólàphiêntrịliệumàMadeleineđãnóivềanhnhưthểanhkhôngcómặttrongphòng.Cômởmànbằngchuyệnngủnghêcủaanh.Cônóivớibácsĩtrịliệurằngmộtkhiđãngủthìítkhinàoanhthứcdậytrướclúctrờisáng.À,đúngrồi,chínhlàkhiấy.Chínhkhiấyanhmớinóingoại lệduynhấtlàvàonhữngđêmcônấumóncanhbívàmiệnganhthìmãikhônghếtvịbơvàhạtnhụcđậukhấu.Nhưngcôlờđisựngắtlờingớngẩn,vụnvặtcủaanhvàtiếptụcbàytỏnhậnxétcủamìnhvớinhàtrịliệu,nhưhaingườilớnđangbànluậnvềđứacon.

CônóicôchẳnglấylàmlạchuyệnmộtkhiđãngủthìítkhinàoDavethứcdậytrướclúctrờisángcả,bởivìchỉsốngđúngvớibảnthểcủamìnhthôidườngnhưcũngđã làmanh tốnbaonhiêu công sứckhónhọcmỗingày.Cuộcsốnghằngngàycủaanhrấtthiếuthốnsựthoảimáivànhànhạ.Anhlàmộtngườirấttốt,rấtđứngđắn,nhưnglạiđầyrẫynhữngmặccảmtộilỗicủaconngười.Bịsaisótvàkhuyếtđiểmcủamìnhhànhhạđếnkhổsở.Một lý lịchđầy ắpnhững thành tíchkhôngai sánhbằng trongnghềnhưngtrong tríócanhchúng lạidễdàngbị lumờtrướcchỉmộtchút ítthấtbại.Luônluônsuynghĩ.Suynghĩkhôngngơivềcáchgiảiquyếtvấnđề

Page 104: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

–hếtvấnđềnàyđếnvấnđềkhác–nhưdãtràngcứmãisecátkhôngthôi.Xemcuộcđờinhưmộtcâuđốhócbúacầnphảigiảiđáp.Nhưngnàophảimọithứtrênđờiđềulàcâuđố,côrốtcuộccũngđãnhìnvàomặtanh,nóivới anhnhư thế thay vì vớinhà trị liệu.Cónhững thứ cầnđượcôm lấybằngnhiềucáchkhác.Lànhữngbíẩn,chứkhôngphảicâuđố.Lànhữngthứcầnđượcyêuthương,chứkhôngcầnđượcgiảimã.

Việcnằm trên giườngnhớ lạinhững lờinhậnxét của cônhư vậy tácđộngđếnanhmộtcáchkỳlạ.Anhhoàntoànbịhútvàokýứcấy,nókhôngnhữnggâyphiềnnhiễu choanh,mà còn làmanhkiệtquệ.Kýứcđó rốtcuộc cũng nhạt dần, cùng vớimùi vị của bơ và nhục đậu khấu, rồi anhchìmvàomộtgiấcngủkhôngyên.

Trờivừahửngsáng,Madeleineđãlụcđụcrakhỏigiường,suýtnữađánhthứcanhdậy.Côhỉmũinhẹnhàng,khôngtiếngđộng.Trongthoángchốc,anhtựhỏiliệucóphảicôvừakhócxong,nhưngđólàmộtýnghĩmơhồ,dễdàngbịthaythếbởicáchlýgiảihợplýhơnrằngcôđangbịdịứngmỗikhivàothu.Anhlờmờthấycôđitớitủáovàkhoácvàochiếcáochoàngbằngvải lông.Mộtchậpsau,anhnghe–nhưngkhôngchắc là thậthay tưởngtượng–tiếngchâncôtrênbậcthangdẫnxuốngtầnghầm.Mộtlúcsau,côđingangquacửaphòngngủkhôngchút tiếngđộng.Trongtianắngsớmđầutiêntrảidọcphòngngủhắtvàohànhlang,cônhưmộtbóngma,mangtrongtaymộtthứgìđótrôngnhưmộtchiếchộp.

Mắtanhvẫnsụpxuốngvìmệt,vàrồianhthiếpđithêmmộtgiờđồnghồnữa.

Page 105: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

15

LưỡngPhân

Anhthứcdậykhôngphảivìnogiấchaytỉnhtáohoàntoàn,màbởivìthức dậy xem ra sẽ tốt hơn là chìm lại vàomột giấcmơ chẳng đọng lạitronganhbấtkỳchi tiếtnàongoại trừmộtcảmgiáctùtúngrõrệt.Cảmgiácđógiốngnhưdưvịcủanhữngtrậnnhậunhẹtbítỉmàanhtừngthamgiathờicònởtrườngđạihọc.

Anhépmìnhđivàonhàtắm,ởđâytâmtrạnganhđượccảithiệnmộtchút,sauđóanhmặcquầnáovàorồiđi rabếp.AnhnhẹnhõmkhithấyMadeleineđãphađủcàphêchohaingười.Côđangngồiởbànđiểmtâm,mắtsuytưnhìnrabênngoàiquacánhcửakiểuPhápvàcầmchiếctáchlớnhìnhcầubốchơinóngnghingútbằngcảhaitaynhưđểsưởiấm.Anhrótmộttáchcàphêchomìnhrồingồiđốidiệncô.

“Chào,”anhnói.

Cômỉmcườiđáplạibằngmộtnụcườimơhồngắnngủi.

Anhdõi theoánhmắt của côđang lướtquakhuvườnbênngoàiđếnsườnđồirậmrạpnằmchỗmépbãicỏđằngxa.Mộtcơngiógiậndữđanggiật đi những chiếc lá ít ỏi còn sót lại trên cây. Giómạnh thường làmMadeleinecăngthẳng–kểtừhômmộtcâysồikhổnglồđổầmxuốngchắnngang con đường trước xe cộ vào cái ngày họ dọn tới sống ở WalnutCrossing – nhưng sáng nay dường như cô đang bận tâm chuyện gì nênkhôngđểý.

Saumộthaiphút,côquaysanganh,nétmặtsắc lạinhưthểquầnáohaytháiđộcủaanhcóđiềugìđóvừađậpvàomắtcô.

“Anhđịnhđiđâu?”côhỏi.

Anhngậpngừng.“ĐếnPeony.Đếnviện.”

“Tạisaolạiđếnđó?”

“Tạisaoư?”Giọnganhgắtlênvìcáukỉnh,“VìMelleryvẫnkhôngchịu

Page 106: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

trìnhbáovấnđềcủamìnhvớicảnhsátđịaphương,cònanhthìmuốnthúchắntamộtchútnữatheohướngđó.”

“Anhnóiquađiệnthoạicũngđượcmà.”

“Khônghaybằngmặtđốimặt.Vảlạianhmuốnlấybảnchéptaycủatấtcảnhữngláthưvàbảnghiâmcuộcgọitốiqua.”

“ChẳngphảiđấylàchuyệncủaPedexsao?”

Anhnhìncôtrântrân.“Anhđiđếnviệnthìcóvấnđềgìchứ?”

“Vấnđềkhôngphảilàanhđiđâu,màlàtạisaoanhlạiđi?”

“Đểthuyếtphụchắnđigặpcảnhsátnày?Đểlấymấyláthưđónày?”

“CóthậtanhnghĩđólàlýdoanhchạytậnđếnPeonykhông?”

“Cònlýdokhỉgiónàokhácnữa?”

Cônémchoanhmộtcáinhìnlâu,gầnnhưthươnghại,rồitrảlời.“Anhđi,”cônóinhỏ, “làvìanhđãbámvíuvàochuyệnnàyvàkhôngbuôngrađược.Anhđibởivìanhkhôngthểởngoàicuộc.”Rồicôchầmchậmnhắmmắtlại.Tựanhưcảnhmờdầncuốiphim.

Anhkhôngbiếtnóigì.Madeleinerấthaykếtthúctranhluậnbằngcáchnày–nóihoặc làmđiềugìđónhưnhảycócquadòngsuynghĩ củaanhkhiếnanhphảicâmlặng.

Lầnnàyanhnghĩanhbiếtlýdotạisaolạicósựtácđộngnhưvậyđốivớimình,hoặcítracũnglàphầnnàolýdo.Tronggiọngcô,anhnghevọngvềnhữnglờicôđãnóivớinhàtrị liệu,nhữnglờianhđãnhớlạirấtsốngđộngvàigiờtrướcđó.Anhcảmthấysựtrùnghợpnàylàmanhrốitrí.NhưthểMadeleinehiệntạivàMadeleinequákhứđangcấukếtvớinhauchốnglạianh,ngườinàythìthầmvàotaingườikia.

Anhimlặngmộtlúclâu.

Cuốicùngcômangmấytáchcàphêbỏvàochậurửarồirửasạch.Sauđó,thayvìđặtlênchạnchoráonướcnhưthườnglệ,côlaukhôtáchrồicấtvàongănbêntrêntủbúpphêMắtvẫnnhìnvàotủ,nhưthếđãquênbéngtạisaomìnhlạiđứngđó,côhỏi,“Mấygiờanhđi?”

Anhnhún vai, nhìn quanh phòngnhư thểmanhmối cho câu trả lờiđúngcólẽnằmtrênmộttrongnhữngbứctường.Ánhmắtanhchợtbịthu

Page 107: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

hútbởimộtvậtnằmtrênbàntràđặttrướclòsưởiởcuốiphòng.Đólàmộthộp bìa cứng, có kích thước và hình dáng giống loại mua ở tiệm rượu.Nhưngđiềubắtmắtvàlàmanhchúýlàdảibăngtrắngquấnquanhhộpvàđượccộttrênnắpbằngmộtchiếcnơtrắngđơngiản.

Chúaạ.Đólàthứmàcôấymanglêntừtầnghầm.

Mặc dù chiếc hộp trông nhỏhơn so với chiếc hộp anhnhớ cách đâynhiềunămtrướcvàbìacứngbênngoàicómàunâusẫmhơn,nhưngdảibăng thì không thểnhầm lẫn được, không thể quênđược.NgườiHindunhấtđịnhđãnghĩđúng:trắng,khôngphảiđen,làmàutựnhiêncủatangtóc.

Anhcảmthấymộtsựtrốngrỗngđangghìkéotrongphổi,nhưthểtrọnglực đang kéo lê hơi thở của anh, linh hồn của anh, vào trong lòng đất.Danny.NhữngbứcvẽcủaDanny.ĐứacontraiDannybébỏngcủatôi.Anhnuốtnướcbọtvàquaymặtđi,quaymặtđểnétránhmộtmấtmátquálớn.Anhcảmthấyyếuớtkhôngthểcửđộngđược.AnhnhìnrangoàiquacánhcủakiểuPháp,hohắng,cốthaynhữngkýứcmớibịkhuấyđộngbằngnhữngcảmgiácngayđây,cốchuyểnhướngtâmtríbằngcáchnóimộtđiềugìđó,nghegiọngcủachínhmình,phátansựimlặngđángsợ.

“Chắcanhkhôngvềtrễđâu,”anhnói.Phảidùngcảsứclựccủamình,cảýchícủamìnhanhmớicóthểnângngườirakhỏighế.“Anhsẽvềnhàkịpbữatối,”anhnóibồivàomộtcáchvônghĩa,nóimàhầunhưkhôngbiếtđangnóigì.

Madeleine nhìn theo anh không nói gì, chỉ nở một nụ cười yếu ớt,khônghẳnlàmộtnụcườitheocáinghĩathôngthường.

“Phảiđithôi,”anhnói.“Phảiđếnđúnggiờđểlochuyệnnày.”

Mắtnhắmtrongtưthếloạngchoạngmuốnngã,anhhônlênmácôrồiđirangoàixe,quênmấtchiếcáokhoác.

Cảnhvậtsánghômấyrấtkhác,tựacảnhmùađông,khihầuhếtnhữngsắcthutừcâycốiđãbiếnmất.Nhưnganhchỉmùmờcảmnhậndược.Anhđangláixemộtcáchvôthức,gầnnhưthẫnthờ,vìtâmtríđãbịchoánchỗbởihìnhảnhchiếchộp,bởinhữngthứbêntrongnómàanhvừahồitưởnglạivớiýnghĩacủaviệcnóxuấthiệntrênbàn.

Page 108: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Tạisao?Tạisaolạilàbâygiờ,sauchừngấynăm?Vìmụcđíchgìkia?Côấy đang nghĩ gì thế? Anh đã đi quaDillweed, qua cửa hiệu Abelardmàkhônghềhaybiết.Anhcảmthấynônnao.Anhcầnphảitậptrungvàomộtcáigìđó,cầnphảikiểmsoátcảmxúccủamình.

Tậptrungvàonơimàyđangđến,lýdomàyđếnđónào.Anhcốéptâmtríđitheohướnggọicủanhữngthôngđiệpấy,củanhữngbàithơấy,củaconsốmườichínấy.Mellerynghĩđếnconsốmườichín.Rồitìmthấysốđótrongthư.Làmsaocóthểlàmđượcchuyệnnhưvậy?ĐâylàlầnthứhaiArybdishayCharybdis–haybấtluậntênnàokháccủahắn–đãthựchiệnđượckỳcôngbấtkhả thinày.Cónhữngkhácbiệtnhấtđịnhgiữahai lần,nhưnglầnthứhaicũngrốirắmnhưlầnthứnhất.

Hìnhảnhchiếchộptrênbàntràđèliênhồilênngưỡngtậptrungcủaanh–rồiđếnlượtnhữngthứchứatrongcáihộpấy,khianhnhớlạicảnhchúngbịcấtđicáchđâyđãrấtlâu.NhữngbứcvẽnguệchngoạcbằngbútsápcủaDanny.Ôi,Chúaơi.Tờgiấyvẽnhững thứcamcamnhonhỏmàMadeleinekhăngkhănglànhữngbôngcúcvạnthọ.Vàcáibứctranhnhonhỏngộnghĩnhấyxemchừngvẽmộtquábóngxanhlá,hoặccólẽlàcáicây,hoặclàcâykẹoque.Ôi,Chúaơi.

Anhtấpvàokhuvựcđậuxerảisỏitươmtấtcủaviệnđượcmộtlúcrồisực tỉnh, lối ô tô chạyhầunhưkhông lọt vàođược ý thức của anh.Anhnhìnquangcảnhxungquanh,cốgắngtậptrung,cốgắngvật lộnvớitâmtrí,đưanóvềcùngvịtrívớithânthể.

Dần dà anh thả lỏng, cảm thấy như uể oải, thứ cảm giác trống trảithườngtiếpnốicảmxúccaođộ.Anhnhìnđồnghồđeotay.Khônghiểusaoanh đã đến đúng giờ. Rõ ràng cái phần ấy trong anh vẫn hoạt độngmàkhôngcầnsựcanthiệpcóýthức,nhưhệthầnkinhthựcvậtcủaanhvậy.Tựhỏicóphảikhôngkhílạnhbuốtđãdồnnhữngdiễnviênbấtđắcdĩấyvào tronghaykhông, anhkhóaxe rồimen theo conđườngngoằnngoèodẫn đến căn nhà. Cũng như lần ghé thăm trước, anh chưa kịp gõ thìMelleryđãmởcửa.

Gurneybướcvàonhàtránhgió.“Cótiếntriểngìmớikhông?”

Mellerylắcđầurồiđóngcánhcửacổxưanặngtrịchlại,kịplúcvàichiếc

Page 109: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

láúalướtnhẹchỗngưỡngcửa.

“Trởlạiphòngkháchnào,”ynói.“Cócàphê,nướcép…”

“Càphêđượcrồi,”Gurneynói.

Một lầnnữa,họ lại chọnchiếcghếbành lưngcaogầnđống lửa.Trênchiếcbànthấpchũngiữahaingườilàmộtphongbìhồsơlớn.Melleryrahiệuchoanhhướngvẻphíanó,“Bảnphôtônhữngbứcthôngđiệpviếttayvàđoạnbăngghiâmcuộcgọi.Tấtcảđãsẵnsàngchoanhtrongđó.”

Gurneylấychiếcphongbìrồiđặtnólênđùi.

Mellerynhìnanhmộtcáchtrôngđợi.

“Anhnênbáocảnhsátđi,”Gurneynói.

“Chúngtađãbànquachuyệnđórồimà.”

“Chúngtacầnbànlạilầnnữa.”

Mellery nhắmmắt rồi xoa bóp tránnhư thể trán đangnhức. Khimởmắtra,trôngynhưđãcóquyếtđịnh.

“Đếndựbuổithuyếtgiảngsángnaycủatôiđi.Chỉcócáchấyanhmớihiểuđược.”Ynóinhanh,nhưđểđónđầukhôngchoanhphảnđối.“Nhữnggìdiễnraởđâyđềurấtmỏngmanh,dễvỡ.Chúngtôigiảngdạychokháchvềlươngtâm,anlạc,sángsuốt.Cóđượclòngtincủahọlàchuyệncựckỳhệtrọng.Chúngtôiđangđặthọvàomộtmôitrườngcóthểlàmthayđổicuộcđờihọ.Nhưnggiốngnhưvẽchữtrêntrờibằngmáybayvậy.Bầutrờitĩnhlặng thì anh đọc được những gìmình vẽ. Có giómột chút là tất cả trởthànhrácrưởi.Anhcóhiểutôinóigìkhông?”

“Tôikhôngchắccóhiểukhôngnữa.”

“Cứđếnbuổithuyếtgiảngđinào,”Mellerynàinỉ.

Đúngmườigiờsáng,Gurneytheoyvàomộtkhánphònglớnởtầngtrệttòanhàchính.Cănphòngtrôngnhưphòngkháchcủamộtnhàtrọmiềnquêđắttiền.Mườihaichiếcghếbànhvàsáuchiếcsôphađượcđặthướngvềmộtchiếclòsưởilớn.Hầuhếthaimươikháchthamdựđãantọa.Mộtsốcòn lảngvảngchỗtủbúpphêcómột lưcàphêmàubạcvàmộtkhaybánhsừngbòtrênnóc.

Melleryđi thongthảđếnmộtchỗtrước lòsưởivàhướngmặtvềphía

Page 110: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

khángiả.Nhữngngườicònởchỗtủbúpphêhấptấpngồivàoghế,vàmọingườiđềuimbặttrôngđợi.MelleryrahiệuchoGurneyngồivàomộtchiếcghếbànhgầnlòsưởi.

“Đây là David,”Mellery thông báo kèmmột nụ cười về phía Gurney.“Anhấymuốntìmhiểuthêmvềcungcáchhoạtđộngcủachúngta,nêntôiđãmờianhấythamdựbuổigặpgỡcủachúngtasánghômnay.”

Nhiềugiọngnóikhácnhauchàohỏianhniềmnở,vàtấtcảcáckhuônmặtđềunởnụcười,đasốđềutrôngrấtthậtlòng.Anhbắtgặpánhmắtcủangườiphụnữlanhlợiđãbắtchuyệnmộtcáchtụctằnvớianhngàyhômkia.Côtatrôngbẽnlẽn,thậmchímặtcònhơiửngđỏ.

“Nhữngvaitròchiphốicuộcsốngcủachúngta,”Mellerymởmànmàkhôngmàođầu, “lànhữngvai trò takhôngnhận thứcđược.Nhữngnhucầuthúcđẩychúngtanhiềunhấtlànhữngnhucầuítkhinàochúngtaýthức được. Để hạnh phúc và tự tại, chúng ta phải thấy rõ bản chất củanhữngvaichúngtađóng,vàmangnhữngnhucầutiềmtàngcủachúngtaraánhsángbanngày.”

Yđangnóibìnhthảnvàthẳngthắn,thuhútđượcsựchúýcủatoànbộkhángiả.

“Chướngngạiđầutiêntrongcuộctìmkiếmcủachúngtachính làgiảđịnh rằngchúng tahiểubản thânmình rồi, rằngchúng tahiểuđộngcơcủamình,rằngchúngtabiếttạisaomìnhlạicócảmgiácnhưthếđốivớicáctìnhhuốngvàconngườixungquanh.Đểtiếnbộ,chúngtacầnphảicởimở hơn. Để tìm ra chân lý về bản thân, tôi không được tiếp tục khăngkhăngchorằngmìnhđãbiếtđượcchânlýấy.Tôisẽkhôngtàinàogỡbỏđượctảngđálớncảnđườngnếukhôngthấyđượcbảnchấtthậtcủanó.”

GurneyvừanghĩlờinhậnxétcuốinàyđangmởrộngralớpsươngmùcủaThờiĐạiMớithìgiọngcủaMelleryđộtngộtcấtlêncao.

“Quývịcóbiếttảngđálớnđólàgìkhông?Tảngđáấylàhìnhảnhcủachínhbản thânquývị, làconngườicủaquývị theocáchhìnhdungcủamình.Conngườimàquývịtưởnglàbảnthânmìnhấyđanggiamcầmconngườithậtcủaquývịkhôngchotiếpxúcvớiánhsáng,thứcăn,haybèbạn.Conngườimàquývịtưởnglàbảnthânmìnhấyđãnhiềulầnmuốnsáthại

Page 111: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

conngườithậtcủaquývịtrongthờigianhaiconngườiấycùngtồntại.”

Melleryngừngnói,vẻnhưbịmộtcảmxúctuyệtvọngnàođóchếngự.Ynhìn trân trânkhángiả,họnhưđangnín thở.Khi ynói tiếp, giọngyhạxuốngâmlượngđàmthoạithôngthườngnhưngvẫnđầyxúccảm.

“Conngườimàtôitưởnglàtôiấykhiếpsợconngườithậtcủatôi,khiếpsợnhữnggìngườikhácnghĩvềconngườiấy.Họsẽlàmgìtôinếubiếtconngườithậtcủatôi?Tốthơnhếtlàchọnphươngánantoàn!Tốthơnhếtlàgiấuđiconngười thật,choconngười thậtchếtđói,chônconngười thậtấy!”

Một lần nữa y ngừng nói, để ngọn lửa thất thường trong mắt y dịuxuống.

“Khinàomọichuyệnsẽbắtđầuđây?Khinàothìchúngtatrởthànhcặpsongsinhrốiloạnchứcnăngnàyđây–conngườihưảotrongđầutavàconngười thậtsựđangbịgiamcầmvàchếtmòn?Tôi tinchắcchuyệnđósẽđếnsớmthôi.Tôibiết trong trườnghợpcủamình,cặpsongsinhnàyđãtồntạitừlâu,mỗiđứaởmỗinơiriêngchẳngthoảimáigì,khitôi9tuổi.Tôisẽkểchoquývịnghemộtcâuchuyện.Nhữngaiđãnghekểrồithìxinthứlỗinhé.”

Gurneyliếcnhìnquanhphòng,đểýthấytrongsốkhángiảđangchămchúcóvàingườimỉmcườithừanhậnđãngherồi.Cáiviễncảnhphảinghelạimột trongnhững câu chuyện củaMellery lần thứhaihay lần thứbadườngnhưchỉcànglàmtăngthêmsựmongđợinơikhángiảthayvìlàmhọchánnảnhaybựcdọc.Giốngnhưphảnứngcủamộtđứabétrước lờihứakểlạimộtcâuchuyệncổtíchưathíchcủanó.

“Ngàynọkhitôiđangsửasoạnđihọcthìmẹtôiđưachotôimộttờhaimươiđô-lanhờmuamộtítthứcăntrênđườngvềnhàtrưahômđó–mộtlítsữavàmộtổbánhmì.Tanhọclúc3giờ,tôidừnglạimộtcửahiệuthứcănnhỏcạnhsântrườngđểmuamộtlonCocatrướckhiđếntiệmtạphóa.Đâylànơimàmấyđứanhỏđếnchơisaugiờhọc.Tôiđặttờhaimươiđô-lalênquầyđểtrảtiềnlonCoca,nhưngôngchủtiệmchưakịplấytiềnrồithốilạithìmộtthằngnhócđếnvàthấytờtiền.‘Ê,Mellery,nónói,‘màylấyđâurahaimươiđôthếhở?’Thằngnhócnàylạiđầugấunhấtkhốilớpbốnmà

Page 112: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

tôiđanghọc.Lúcđótôichíntuổi,nóthìmườimộttuổi.Nóởlạilớphailầnrồi, và làmột thằngnhócđáng sợ–đếnnói chuyện tôi cònkhôngdám,huốnghồlàchơichung.Nóđánhlộnnhiềulần,vànhiềungườinóitrướcđâynóđãtừngđộtnhậpvàonhàngườitaăncắpđồ.Khinóhỏitôilấytiềnởđâura,tôitoannóimẹtôiđưachotôiđểmuasữavàbánhmì,nhưngtôilạisợnócườinhạomình,gọitôilàcụccưngcủamẹ,vàtôicũngmuốnnóicáigìđógâyấntượngvớinó,nêntôinói tôiăncắpsố tiềnấy.Nótrôngthíchthú,làmtôithấyhàilòng.Rồinóhỏitôilấycắptiềncủaai,tôinóirangườimìnhnghĩđầu tiên.Tôinói làăncắp tiềncủamẹ.Nógậtđầu rồimỉmcườibướcđi. Lúcđó tôi giốngnhưvừanhẹnhõmvừakhông thoảimáivậy.Ngàyhômsau,tôiquênbéngchuyệnnày.Nhưngmộttuầnsaunóđếngặptôidướisântrườngnói, ‘Ê,Mellery,màycóăncắpthêmtiềncủamẹmàykhông?’Tôinóikhông, taochưa lấy.Rồinónói, ‘Saomàykhôngxoáy thêmhaimươi đônữanào?’ Tôi không biết phải nói gì cả. Tôi chỉnhìn nó trân trân. Rồi nó nởmột nụ cười ranhmãnh nói, ‘Mày ăn cắpthêmhaimươiđônữađưachotao,khôngthôitaomáchmẹmàychuyệnmàylấycắphaimươiđôtuầnrồi’.Tôithấymáutrongngườiđangrỉra.”

“Chúaơi,”mộtngườiphụnữmặtngựangồitrongmộtchiếcghếbànhđỏsẫmbênphíaxachỗlòsưởinói,trongkhinhiềutiếngxìxàogiậndữvìthươngcảmlantỏakhắpphòng.

“Đúnglàkhốnnạn!”mộtngườiđànôngcóthânhìnhchắcnịchgàolên,mắtđầysátkhí.

“Tôirơivàotìnhtrạnghoảngloạn.Tôihìnhdungracảnhnóđinóivớimẹtôirằngtôiđãlấycắphaimươiđô-lacủabà.Tôichưabaogiờnghĩđếncái sựvô lý ấy, chưabaogiờnghĩđếnviệc thằngnhãi găng tơnày lạiđimáchmẹtôichuyệngì.Đầuóctôiđầyrẫysợsệt–sợnósẽnóichomẹbiếtvàmẹtôisẽtinnó.

“Tôikhôngcómộtchúttintưởngnàovềsựthậtcả.Vìvậy, trongtìnhtrạnghoảngloạnvôtrinày,tôiđãđiđếnmộtquyếtđịnhsailầmnhấttrênđời.Tôilấycắphaimươiđô-latừvímẹđêmhômđórồiđưachonóngàyhômsau.Dĩnhiên, tuầnkế tiếpnó lạiyêusáchnhưcũ.Rồi tuầnsauđónữa.Cứthếsuốt6tuần,chođếnkhitôibịbốbắtquảtang–bắtquảtangkhiđangđóngngăntủquầnáotrêncùngcủamẹ, trongtaynắmchặt tờ

Page 113: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

haimươi đô-la. Tôi thú tội. Tôi kể cho bốmẹ nghe toàn bộ câu chuyệnkhủngkhiếp,đángxấuhổấy.Nhưngchuyệnlạitệhơn.Họgọimụcsưcủatôiđến,ChaReardon,rồidẫntôiđếnnhàchungđểkểđikểlạicâuchuyệnđó.Đêmhôm sau, Cha bảo tôi quay lại và ngồi xuống cùng thằngnhóctống tiềnvàbốmẹnó, và tôi lạiphảikể lại câuchuyệnđómột lầnnữa.Nhưngnhư vậy vẫn chưaxong.Bốmẹ tôi cắt tiền tiêu vặt của tôi trongmộtnămđểtrừđisốtiềntôilấycắp.Chuyệnđóđãthayđổicáchnhìncủabốmẹ về tôi. Thằng tống tiềnbịa ramộtphiênbản khácđể kể chomọingườitrongtrườngnghe,nóđượckhắchọanhưRobinHoodcòntôichỉlàđồchuộtmáchlẻo.Rồithỉnhthoảng,nónémchotôimộtcáicườinhếchméplạnhbăngnhưmuốnnóimộtngàykhôngxatôisẽbịhấtrakhỏimáimộtkhunhàchungcư.”

Melleryngừngnóiđểnhớlạicâuchuyệncủamìnhvàlấylòngbàntayxoamặt,nhưmuốnlàmbớtcăngnhữngbắpthịtbịhồiứclàmcolại.

Người đàn ông lực lưỡng lắc đầu một cách nghiêm nghị và lặp lại,“Đúnglàkhốnnạn!”

“Tôicũngđãnghĩhệtnhưvậy,”Mellerynói. “Đúnglàmộtthằngnhãikhốnnạnthíchđiềukhiểnngườikhác!Mỗikhicáimớbòngbongấyhiệnlêntrongtâmtrí,suynghĩtiếptheotrongđầutôilúcnàocũnglà,‘Đúnglàđồkhốnnạn’.Tôichỉsuynghĩđượcchừngấy.”

“Anhnóiđúng,”ngườiđànônglựclưỡngnóibằngmộtgiọngnghenhưquenđượcngườikháclắngnghe.“Cáithằngấychínhlànhưvậy!”

“Cáithằngấychínhlànhưvậy,”Melleryđồngýbằngmộtgiọngcấtcao,“hắnđúnglànhưvậy.Nhưngtôichẳngbaogiờnghĩquáđượcchuyệnhắnlàgì,đểtựhỏibảnthânmìnhlàgì.Chuyệnhắnlàgìhiểnnhiênđếnnỗitôichẳngbaogiờtựhỏitôilàgì.Cáiđứanhỏchíntuổinàylàđứaquáiquỷnàođây,vàtạisaonólạilàmnhữnggìnóđãlàm?Nóinósợnênmớilàmvậylàchưađủ.Sợgìmớiđược?Vànónghĩnólàai?”

Gurneycảmthấybịcuốnhútvàocâuchuyệnmộtcáchkỳlạ.Melleryđãthu hút được toàn bộ sự chú ý của anh cũng như bất kỳ ai khác trongphòng. Gurney đã chuyển từ vai trò dự thính sang vai trò tham gia vàocuộctìmkiếmýnghĩa,độngcơ,bảnthểđộtngộtnày.Melleryvừanóivừa

Page 114: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

nhịpchânqualạitrướcnềnlòsưởikhổnglồ,tựanhưđangbịkýứcvàcâuhỏikhiếnchokhôngthểđứngyên.Nhữnglờicủaytuônratựnhiên.

“Cứnghĩđếnđứabéđó–bảnthântôilúcchíntuổi–làtôilạinghĩđếnnó nhưmột nạn nhân, nạn nhân của một vụ tống tiền, nạn nhân củachínhniềmkhaokhátngâythơđượcyêuthương,đượcngưỡngmộ,đượcchấpnhận.Nóchỉmuốnthằngnhóctoconthíchnóthôimà.Nólànạnnhân của một thế giới nghiệt ngã. Đứa bé đáng thương, chú cừu đángthươngtrướcmiệngcọp.”

Mellerythôinhịpchânvàxoayngườivềphíakhángiả.Giờthìynóinhỏnhẹ.“Nhưngđứabéấycũngkhôngchỉcóthế.Nóvừalàkẻdốitrávừalàkẻcắp.”

Khángiả bấtđồngquanđiểmvớinhau,mộtnhómdườngnhưmuốnphảnđốivàmộtnhómgậtgùtánthành.

“Nónóidốikhiđượchỏilấyhaimươiđô-laởđâura.Nótựnhậnmìnhlàkẻcắpđểlòemộtđứamànócholàkẻcắp.Rồisauđó,đốimặtvớilờidọadẫm làmẹnó sẽbiếtnóăn cắp,nó trở thànhkẻ cắp thật sự thay vì chỉkhiếnmẹnghĩ lànó làkẻcắp.Điềumànóquantâmnhấtchính làphảikiểmsoátsuynghĩcủangườikhácvềnó.Sovớinhữnggìmàhọnghĩthìchuyệnnócóthậtsựnóidốihayăncắphaykhông,hayhànhvicủanócótácđộngnhưthếnàođốivớinhữngngườinónóidốivàăncắp,đốivớinócũngkhôngquantrọnglắm.Đểtôinóinhưthếnàychodễhiểu:chuyệnkhôngđủquantrọngđểkhiếnnóthôinóidốihayăncắp.Chuyệnchỉđủquantrọngđểănmònlòngtựtrọngcủanónhưaxitkhinónóidốivàăncắpthậtsự.Chuyệnchỉvừađủquantrọngđểnótựghétbỏmìnhvàướcđượcchết.”

Melleryimbặtmộtvàigiây,đểnhữnglờibìnhphẩmcủayđượcngấmvào, rồi nói tiếp, “Tôimuốn quý vị làm như vầy. Lập ramột danh sáchnhữngngười quý vị không chịunổi, nhữngngười quý vị giậndữ,nhữngngườicólỗivớiquývị–rồitựhỏimình,‘Tôiđãlâmvàotìnhcảnhđónhưthếnào?Tôiđãlâmvàomốiquanhệđónhưthếnào?Độngcơcủatôilàgì?Hành động của tôi trong tình huống ấy sẽ như thế nào trongmắtmộtngườiquansátkháchquan?’Đừng–tôilặplại,đừng–đừngtậptrungvào

Page 115: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

nhữngthứtệhạimàngườikiađãgâyra.Lúcnàychúngtakhôngphảitìmngười để đổ lỗi. Chúng ta đã đổ lỗi suốt cuộc đờimình rồi, và làm vậychẳngđưachúngtađếnđâucả.Chúngtachỉbiếtlậpmộtdanhsáchdàingoằng,vôbổchứatênnhữngngườiđểđổlỗinếucóviệcgìkhônghayxảyra.Mộtdanhsáchdàingoằng,vôbổ!Câuhỏithậtsự,câuhỏiquantrọngduynhấtlà ‘Tôiđãởđâutrongtấtcảnhữngchuyệnnày?Tôiđãmởcánhcửadẫnđến căn phòng ấy như thế nào?’ Khi tôi 9 tuổi, tôi đãmở cánh cửa ấybằngcáchnóidốiđểcóđượcsựngưỡngmộ.Quývịđãmởcánhcửaấynhưthếnào?”

NgườiphụnữnhỏnhắntrướcđóđãvăngtụcvớiGurneytrôngcànglúccàngbốirối.Côtangậpngừnggiơtaylênhỏi,“Chẳngphảiđôikhingườixấu làmchuyệnkhủngkhiếpvớingườivô tộiđấysao,nhưđộtnhậpvàonhàrồicướpbócchẳnghạn?Vậyđâuphảilỗiởngườivôtộiđúngkhông?”

Mellerymỉmcười. “Chuyệnxấuxảyđếnvớingười tốt là chuyệnbìnhthường.Nhưngsauđónhữngngườitốtnàykhôngdànhcảquãngđờicònlạiđểnghiếnrăngrồichiếuđichiếulạitrongtâmtríđoạnbăngđầyhằnhọcthucảnhmìnhbịtrộm.Nhữngvachạmcánhânlàmchúngtalaođaonhiều nhất, những va chạm mà chúng ta cảm thấy bất lực không thểbuông xả, là những va chạm trong đó chúng ta đóngmột vaimàmìnhkhôngchịunhìnnhận.Đólàlýdotạisaonỗiđauđókéodài–bởivìchúngtakhôngchịunhìnvàogốcrễcủanó.Chúngtakhôngthểtháogỡnó,bởilẽchúngtakhôngchịunhìnvàochínhcáimốinốiấy.”

Mellerynhắmmắtlại,vẻnhưđangtậptrungsứcmạnhđểtiếptục.“Nỗiđaukhốncùngnhấttrongđờitađếntừnhữnglỗilầmtakhôngchịunhìnnhận–nhữngthứtalàmlạcđiệuvớicáibảnthểmàtakhôngdámnhìnvào.Tatrởthànhhaiconngườitrongmộtlớpda,haiconngườitươngkhắcnhau.Kẻthìgiảtrá,ngườithìkhinhbỉsựgiảtrá.Kẻthìtrộmcắp,ngườithìkhinhbỉtrộmcắp.Khôngcónỗiđaunàosánhbằngnỗiđaucủacuộcđốiđầu ấy, diễn ra ác liệt dướingưỡngnhận thức. Ta trốnnó, nhưngnó lạichạytheota.Tachạyđếnđâuthìmangcuộcchiếnấytheođếnđó.”

Mellerynhịpchânqualạitrướclòsưởi.

“Hãylàmnhữnggìtôinói.Lậpramộtdanhsáchnhữngngườimàquý

Page 116: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

vịquytráchnhiệmvềnhữngphiềnmuộntrongđờimình.Ngườinàokhiếnquývịcànggiậndữthìcàngtốt.Ghitênhọra.Quývịcàngtinchắcmìnhkhôngphảilàngườichịutráchnhiệmthìcàngtốt.Ghiragiấyhọđãlàmgìvàquývịđãbịtổnthươngnhưthếnào.Sauđótựhỏimìnhrằngquývịđãmởcánhcửaấybằngcáchnào.Nếuýnghĩđầutiêncủaquývịlàbàitậpnàyvớvẩn,thìtựhỏimìnhtạisaolạiháohứcbácbỏnóđếnvậy.Hãynhớ,đâykhôngphảichuyệnmiễntráchnhiệmchongườikhác.Quývịkhôngcósứcmạnh đểmiễn trách nhiệm cho họ. Đó là chuyện của Chúa, khôngphảicủaquývị.Chuyệncủaquývịtựutrunglạilàcâuhỏinày: ‘Tôiđãmởcánhcửaấybằngcáchnào?’”

Yngừngnóirồinhìnquanhphòng,cốgắngtiếpxúcbằngmắtvớicàngnhiềukháchcàngtốt.

“‘Tôiđãmởcánhcửaấybằngcáchnào?’Hạnhphúctrongquãngđờicònlạicủaquývịsẽphụthuộcvàomứcđộthànhthậtcủamìnhkhitrảlờicâuhỏinày.”

Yngừngnói,rachiềuđãkiệtquệ,rồithôngbáogiảilao‘đểdùngcàphê,trà,hítthởkhôngkhítronglành,đivệsinh,vânvân’.Khimọingườiđứngdậy khỏi ghế và xô pha rồi tản đi khắp hướng làm nhiều chuyện khácnhau,MellerynhìnGurneymộtcáchdòxét.Anhvẫnyênvịtrongghế.

“Cógiúpíchchútxíunàokhông?”yhỏi.

“Rấtấntượng.”

“Vềmặtnào?”

“Anhthuyếtgiảnghaylắm.”

Mellerygậtđầu–khôngkhiêmtốnmàcũngkhôngtựkiêu.

“Anhthấychuyệnnàymỏngmanhnhưthếnàochưa?”

“Anhmuốnnóiđếnmốigiaohảomàanhđãthiếtlậpvớikháchư?”

“Tôinghĩgiaohảohaytừgìthìcũngnhưnhaucả,miễnlànóbaohàmýnghĩamộtsựkếthợpgiữatincậy,đồngcảm,nốikết,cởimở,tintưởng,hyvọng, thươngyêu–vàmiễn làanhhiểunhữngbônghoaấymỏngmanhnhưthếnàolàđược,nhấtlàkhichúngmớirahoalầnđầu.”

Gurneykhôngbiếtnênkết luậnnhưthếnàovềMarkMellery.Nếu là

Page 117: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

taybịpbợmthìyhẳnlàtaybịpbợmgiỏinhấtanhtừngchạmtrán.

Mellerygiơtaylêngọimộtngườiphụnữtrẻđứnggầnchỗbìnhcàphê.“À,Keiranày,côcóthểgiúptôimộtchuyệnlớnlaonàykhông,kêuJustinđếnhộtôinhé?”

“Nhấtđịnhrồi!”côtatrảlờikhôngdodự,xoaytrònngườinhưdiễnviênmúabalê,rồibắtđầucuộcsăntìm.

“Justinlàaivậy?”Gurneyhỏi.

“Mộtcậuthanhniênmàcànglúctôicàngkhôngthểthiếu.Banđầucậutađếnđâyvớitưcáchlàmộtvịkháchmớihaimươimốttuổithôi–đólàđộtuổinhỏnhấtmàchúngtôitiếpnhận.Cậutaquaylạibalần,vàlầnthứbathìkhôngbaogiờrờikhỏichỗnàynữa.”

“Cậutalàmgì?”

“Tôinghĩcóthểnóicậutalàmnhữnggìtôilàm.”

GurneynémchoMellerymộtcáinhìnngơngác.

“NgaytừlầnviếngthămđầutiênJustinđãchothấycậutarấthợpýtôi,tôi nói gì cậu ta cùnghiểungay, chuyệnnhỏnhặt lẫn lớn lao.Một anhchàngsắcsảo,đónggóprấtnhiềuchomọiviệcchúngtôilàm.Thôngđiệpcủaviệnđượctạorachocậuấy,vàcậutađượcsinhrachothôngđiệpcủaviện.Nếumuốnthìcậutarấtcótươnglaiởđây.”

“Markcon,”Gurneynói,gầnnhưlầmbầm.

“Saocơ?”

“Nghenhưmộtcậucontrai lý tưởngvậy.Anhlàmgìcậutacũngtiếpthuvàđánhgiácaocả.”

Mộtcậuthanhniênmảnhkhảnh,mặtmũisángsủavàophòngvàđivềphíahọ.

“Justin,tôimuốncậugặpngườibạncũcủatôi,DaveGurney.”

Ngườithanhniênchìatayramộtcáchnồnghậuxenlẫnngạingùng.

Haingườibắttayxong,MellerykéoJustinsangmộtbênnóinhỏ.“Tôimuốncậuphụtráchnửatiếngtiếptheo,chovídụvềnhữnglưỡngphânnộitạinhé.”

Page 118: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Đượcthôi,”ngườithanhniênnói.

GurneychờJustinđiđếnchỗtủbúpphêlấycàphêrồinóivớiMellery,“Nếuanhcó thờigian, tôimuốnanhgọiđiệnthoạichomộtngười trướckhitôiđi.”

“Tatrởvàonhànào.”RõràngMellerymuốnđặtmộtkhoảngcáchgiữakháchvàtấtcảnhữngchuyệncóliênquanđếnkhókhănhiệntạicủay.

Trên đường đi, Gurney giải thích rằng anh muốn y gọi cho GregoryDermottđểhỏithêmthôngtinvềlịchsửhộpthưvàđộbảomậtcủanó,cùng bất kỳ chuyện nào khácmà anh ta nhớ lại được có liên quan đếnchuyệnnhận tờ séc 289,87đô gửi tớiX.Arybdismàanh tađã gửi trả lạiMellery.CụthểthìcóaikháctrongcôngtycủaDermottđượcủyquyềnmởhộpthưkhông?ChìakhóahộpthưcóluônnằmtrongtayDermottkhông?Cóchìakhóathứhaikhông?Anhtathuêhộpthưđãbao lâu?Trướcđâyanhtacóbaogiờnhậnđượcthưđềsaiđịachỉkhông?Anhtacóbaogiờnhận được tấm séc nào không kèm thư giải thích không? Mấy cái tênArybdis,Charybdis,hayMarkMellerycóýnghĩagìvớianhtakhông?CóaitừngnóigìvớianhtavềViệnĐổimớiTâmlinhkhông?

NgaykhiMellerybắtđầurachiềuchoángngợp,Gurneylôimộttấmthẻnhỏtrongtúiratraochoy.“Nhữngcâuhỏiđóđềuởđâycả.ÔngDermottcóthểkhôngmuốntrảlờihếttấtcảcâuhỏi,nhưngcũngđángthửmà.”

Khihọ tiếp tụcbướcđi, giữanhững luốnghoa tànúa,Mellerydườngnhưđangchìmsâuhơnvàonỗi lo.Khihaingườiđếnsânhiênđằngsaungôinhàkhangtrang,ydừngbướcvànóibằngcáigiọngthìthàocủamộtkẻsợnhữngcặptaisoimói.

“Tốiquatôikhôngchợpmắtđược.Cáivụ‘sốmườichín’dạonàylàmtôimấttríhoàntoàn.”

“Anhkhôngthấynócóliênquanđếnbấtkỳthứgìư?Nókhôngcómộtýnghĩanàosao?”

“Khôngcógìcả.Toànmấythứvớvẩncả.Mộtbácsĩtrịliệucólầnchotôi làmmộtbài kiểm tra gồmhaimươi câuhỏiđểxem tôi có vấnđềvềrượukhông,vàtôilàmđược19điểm.Ngườivợđầukếthônvớitôikhicôtamới19tuổi.Đạikháinhưvậy–nhữngliêntưởngngẫunhiênthôi,tôinghĩ

Page 119: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

đếnchuyệngìkhôngaicóthểđoánđược,chodùhọcóbiếtrõtôiđếnđâuđinữa.”

“Nhưnghọlạiđoánđượcđấythôi.”

“Chínhvìthếmàtôiđangđiênlênđây!Anhxemcácdữkiệnđi.Aiđóđểmộtphongbìniêmphong tronghộp thưcủa tôi.Tôinhậnđượcđiệnthoạinóinóởđórồikêutôinghĩđếnmộtconsốbấtkỳ.Tôinghĩđếnsố19.Tôiđiđếnhộpthưlấychiếcphongbì,vàláthưtrongphongbìđềcậpđếnconsố19.Đúngconsốmàtôiđãnghĩđến.Tôinghĩđếnconsố72.951cũngđượcvậy.Nhưngtôilạinghĩđếnsố19,vàđóchínhlàconsốtrongthư.Anhnóichuyệnnănglựcngoạicảmlàtào laomà,nhưngnếukhôngnhưvậythìanhgiảithíchsaođây?”

MellerykíchđộngbaonhiêuthìGurneyđáplạibằnggiọngđiềmđạmbấynhiêu. “Có cái gì đó khiếm khuyết trong khái niệm của chúng ta vềnhữngchuyệnđãxảyra.Chúngtađangxemxétvấnđềtheocáchnàođókhiếnchúngtađặtsaicâuhỏi.”

“Câuhỏiđúnglàgìcơ?”

“Khitôinghĩrađượcthìanhsẽlàngườiđầutiênbiết.Nhưngtôiđảmbảovớianhlàkhôngcóliênquangìtớingoạicảmcả.”

Mellery lắcđầu,điệubộgiống run rẩyhơn là thểhiệncảmxúc.Rồiyngước lên nhìn sau lưng căn nhà, đoạn đưamắt nhìn xuống hàng hiênđangđứng.Vẻmặtngâydạicủaynóirằngykhônghiểusaomìnhlạiđứngđây.

“Tađivàotrongđượckhông?”Gurneyđềnghị.

Melleryđịnhthầntrởlạivànhưsựcnhớrađiềugì.“Tôiquênmất–tôixinlỗi–trưanayCaddyởnhà.Tôikhôngthể…Ýtôi là,cóthểsẽtốthơnnếu…tôimuốnnói,tôikhôngthểgọichoDermottngaylúcnàyđược.Tôiđànhphảitùycơứngbiếnvậy.”

“Nhưnganhsẽgọingàyhômnaychứ?”

“Vâng,cóchứ,tấtnhiênlàngàyhômnay.Tôichỉcầnlựachọnthờigianthíchhợpđểgọithôi.Khinàotôinóichuyệnvớianhtatôisẽgọichoanhngaymà.”

Page 120: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Gurneygậtđầu.Nhìnvàocặpmắtcủangườibạnhữu,anhthấytrongđóánhlênnỗilovềmộtcuộcđờisắpsụpđổ.

“Câuhỏinàynữatrướckhitôiđi.TồingheanhbảoJustinthuyếtgiảngvềnhững‘lưỡngphânnộitại’gìđấy.Tôitựhỏichủđềấynóiđếncáigì.”

“Anhtinhýđấy,”Melleryvừanóivừachaunhẹmày.“‘Lưỡngphân’nóiđếnsựphâncắt, tínhnhịnguyênbêntrongmộtthứ.Tôidùngtừnàyđếmôtảnhữngxungđộtbêntrongchúngta.”

“AnhmuốnnóiđếnmấythứkiểunhưJekyllvàHydeư?”

“Phải,nhưngcònsâuxahơnthế.Conngườichấtchứabêntrongnhiềuxungđột.Nhữngxungđộtnàyhìnhthànhcácmốiquanhệcủata,tạoraphiềnmuộncủata,hủyhoạicuộcđờita.”

“Chotôimộtvídụnào.”

“Tôichoanhmộttrămvídụcũngđược.Xungđộtđơngiảnnhấtlàxungđộtgiữacáchchúngtanhìnbảnthânvàcáchchúngtanhìnngườikhác.Chẳnghạnnhư,nếuchúngtađangcãinhauvàanhhétvàomặttôi,tôisẽthấy nguyên nhân chính là anh không thể kiềm chế được tính khí. Tuynhiên,nếutôihétvàomặtanh,tôisẽthấynguyênnhânkhôngphảilàdotínhkhícủatôimàchínhlàdoanhkíchđộngtôi–việctôilahétlàmộtphảnứngthíchhợpđáplạimộtthứgìđótronganh.”

“Hayđấy.”

“Aitrongchúngtadườngnhưcũngđềuđượclậptrìnhsẵnđểtinrằngtìnhcảnhcủatôigâyravấnđềcủatôinhưngnhâncáchcủaanhgâyravấnđềcủaanh.Rắcrốiphátsinhchỗđó.Tôikhátkhaocóđượcmọithứtheocáchcủatôithìcóvẻhợplý,trongkhianhkhátkhaocóđượcmọithứtheocáchcủaanhlạicóvẻấutrĩ.Mộtngàytốtđẹphơnlàngàymàtâmtrạngtôikháhơncònhànhvicủaanhđúngmựchơn.Cáchnhìnsựvậtcủaanhđãbịđộngcơcủaanhlàmchosailệch.”

“Tôihiểurồi.”

“Đómớichỉlàkhởiđầuthôi,chưachạmvàobềmặtcủavấnđềnữalà.Tríóctalàmộtmớhỗnđộnnhữngmâuthuẫnvàxungđột.Chúngtanóidốiđểđược lòng tin củangười khác.Chúng ta giấuđi cái tôi thật sựđể

Page 121: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

mưucầusựgầngũi.Chúngta lạitheođuổihạnhphúcbằngnhữngcáchxuahạnhphúcđi.Khichúngtasai,chúngtachiếnđấutớicùngđểchứngminhlàmìnhđúng.”

Đắm chìm vào nội dung chương trình của mình nên Mellery nóichuyệnđầysứcsống,đậmchấthùngbiện.Ngaycảtrướctìnhtrạngcăngthẳnghiệntại,nóvẫncósứcmạnhgiúpytậptrungtinhthần.

“Tôicócảmtưởng,”Gurneynói, “anhđangnói tớinguồngốcmộtnỗiđaucánhânhơnlàchỉnóichungchungvềconngười.”

Mellerygậtđầuchầmchậm.“Khôngcónỗiđaunàotệhơnnỗiđaucóhaicáthểsốngtrongcùngmộtcơthểcả.”

Page 122: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

16

KếtCụcCủaSựKhởiĐầu

Gurneycómộtcảmgiácđauđáukhôngyên.NóđãtheoanhchậpchờnkểtừchuyếnviếngthămđầutiêncủaMellerytớiWalnutCrossing.Giờđâyanhthấtvọngnhậnracảmgiácấychínhlànỗikhátkhaomuốnthấyrõmộttộiácthậtsự;muốnthấyrõmộthiệntrườngvụánbịlùngsụcvàsànglọc,đođạcvàlậpbiểuđồ;dấuvântayvàdấuchân,lôngtócvàvảisợiđượcphân tích và xácđịnh;nhân chứngđược thẩmvấn, nghi canbị truynã,chứngcứngoạiphạmđượcxácminh,cácmốiquanhệđượcđiềutra,hungkhíđượctìmthấy,đầuđạnđượcphântíchquỹđạo.Trướcđâychưabaogiờanhlạinhậpcuộcvàomộtvấnđềmàngaongánđếnvậy,mộtvấnđềvôcùngmơhồvềmặtluậtpháp,vớivôsốnhữngchướngngạicảntrởnhữngquytrìnhthườnglệ.

Suốtquátrìnhláixexuốngnúitừviệnđếnngôilàng,anhtrầmngâmsuyđoánvềhainỗisợđanggiằngconhautrongMellery–mặtnàysợmộttênácônđang theodõi,mặtkia lại sợ cảnh sát can thiệp sẽ làmkháchlánhxaviện.ViệcMellery tinrằngchữatrịcòntệhơnsốngvớibệnhtậtcàngkhiếntìnhhìnhrơivàobếtắc.

AnhtựhỏiliệuMellerycóbiếtnhiềuhơnnhữnggìynóihaykhông.Ycóbiếtchuyệngìmìnhđãlàmởquákhứxaxôimàcóthểlànguyênnhâncủa chiến dịch dọa dẫm và ám chỉ hiện tại không? Bác sĩ Jekyll có biếtnhữnggìôngHydeđãlàmkhông?

ChủđềthuyếtgiảngcủaMelleryvềhaitríócđốichọinhaubêntrongmộtcơthểkhiếnGurneyhứngthúvìnhiềulýdokhác.Nócộnghưởngvớitrigiáccủaanhsuốtnhiềunămqua,thứtrigiácmàgiờđâycàngmạnhmẽhơncùngbaonỗlựccủaanhtrongdựán‘Nghệthuậtảnhnhậndiện’,thứtri giác cho rằng những phân đoạn của tâm hồn thường hiển hiện trênkhuônmặt,rõnhấtlàởmắt.Đãnhiềulầnanhthấynhữngbộmặtthậtralàhaibộmặt.Hiệntượngnàydễquansátnhấttrongảnhchụp.Tachỉcần

Page 123: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

lầnlượtchenửamặtlạibằngmộttờgiấy–dọctheođườngsốngmũi,đểmỗi lầnchỉthấyđượcmộtmắt.Sauđómôtảnhanhtrêngiấytínhcáchconngườitathấybêntráivàconngườitathấybênphải.Tasẽkinhngạcnhận thấyhai bảnmô tả ấy rất khácnhau.Mộtngười đàn ôngnhìn bềngoài có thể ônhòa, nhẫnnhịn, thông tháimặtnày – vàhằnhọc, lạnhlùng,thíchđiềukhiểnngườitamặtkhác.Xuyênthấusựngâydạihằntrênnhữngkhuônmặtấylàmộtánhmắthiểmđộcdẫnđếngiếtchócthườnghiểnhiệntrongmắtnàynhưng lại thiếuvắngtrongmắtkia.Có lẽ trongnhữngcuộcchạmtránngoàiđời,nãocủachúngtađãđượclậptrìnhsẵnđểkếthợpvà lấytrungbìnhnhữngđặcđiểmkhácxanhaucủahaimắt,khiếnnhữngkhácbiệtgiữachúngrấtkhónhậnra,nhưngtrongảnhchụpnhữngkhácbiệtnàyrấtkhóbỏsót.

GurneynhớlạiảnhcủaMelleryintrênbìacuốnsáchyviết.Anhthầmnhắcmìnhkhivềnhàsẽcoikỹhơnđôimắtấy.AnhcũngphảinhớgọilạichoSonyaReynolds–ngườimàMadeleineđãđềcậpđếnkèmmộtchútlạnhlùng.KhicòncáchPeonymộtvàicâysố,anhtấpxevàomộtmảngsỏiđầycỏdạiphântáchđườnglộrakhỏinhánhsôngEsopus,lấyđiệnthoạira,bấmsốgọiđếnphòngtranhcủaSonya.Saubốntiếngchuông,giọngnóimượtmàcủacômờianhđểlạitinnhắnvớithờilượngtùyý.

“Sonya,DaveGurneyđây.Tôibiếtđãhứasẽgiaochocômộtbứcchândungtuầnnày,vàtôihyvọngsẽmangđếnchocôvàongàythứBảy,hoặcítracũngemailchocômộttậptinđồhọađểcôcóthểinralàmmẫu.Ảnhgầnxong rồi, nhưng tôi chưahài lòng.”Anhngừngnói vìnhận ra giọngmìnhđãchuyểnsangcáiphongcáchêmdịuvẫn thườngbộtphát trướcnhữngphụnữhấpdẫn–mộtthóiquenmàMadeleineđãnêuravớianh.Anhhắnggiọngrồinóitiếp,“Bảnchấtcủaloạinghệthuậtnàylàtínhđặcthù.Gươngmặtphảiphùhợpvớisátkhí,nhấtlàcặpmắt.Tôiđangcốgắngphảnánhtínhchấtđó.Mấtthờigianlàvìvậy.”

Cótiếngcạchtrênđườngdây,vàgiọngcủaSonyachenvào,hổnhển.

“David,tôiđây.Tôikhôngbắtkịpđiệnthoại,nhưngtôingheanhnóigìrồi.Tôicũnghoàntoànhiểurõanhmuốnlàmchothậtđúng.NhưngnếuanhgiaođượcảnhvàongàythứBảythìrấttốtvìChủnhậtsẽcólễhộinênlưulượngngườiravàophòngtranhsẽcao.”

Page 124: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Tôisẽcốgắng.Cóthểphảiđếnkhuyamớixong.”

“Tuyệt!Sáugiờtôiđóngcửa,nhưngtôisẽởđâylàmviệcthêmmộttiếngnữa.Lúcđóanhđếnnhé.Chúngtasẽcóthờigiannóichuyện.”

ĐiềukhiếnanhchúýlàgiọngnóicủaSonyacóthểlàmmọithứnghenhưlờigợitình.Dìnhiên,anhbiếtmìnhđangmangvàotìnhhuốngnàyquánhiềukhảnăngcảmthụvàóctưởngtượng.Anhcũngbiếtmìnhđangnghĩchuyệnvớvẩnlungtung.

“Sáugiờchắcđược,”vừanghebảnthânnói,anhvừanhớlạivănphòngcủaSonya,vớinhữngchiếcghếxôphalớnvànhữngtấmthảmsangtrọng,đượctranghoàngnhưphònglàmviệcthânmậthơnlànơikinhdoanh.

Anhthảđiệnthoạivàolạingănchứađồtrongxerồingồinhìntrântrânphíathung lũngđầycỏ.Nhưthường lệ,giọngnóicủaSonyađã làmgiánđoạndòngsuynghĩlogiccủaanh,vàtâmtríanhnhảyhếtđốitượngnàyđếnđối tượngkhác:vănphòngquáấmcúngcủaSonya,sựkhóchịucủaMadeleine,tínhbấtkhảcủachuyệncóngườibiếttrướcconsốngườikhácsẽnghĩđến,máuđỏnhưhoahồngđượctôđiểm,ôngvàtôicóhẹnông658ạ,Charybdis,hộpthưbưuđiệnđềsaiđịachỉ,Mellerysợcảnhsát, thằngkhốnvô luânPeterPiggertgiếtngườihàng loạt,anhchàngJustinduyêndáng, bà Caddy trung niên giàu sụ, bác sĩ Jekyll và ông Hyde, vân vân,chẳngcólogicgì,loanhquanhlẩnquẩn.Xeđangdừngcạnhnhánhsông.Anhhạ kính xe bên phía ghế khách xuống, ngả lưng, nhắmmắt, cố tậptrungvàotiếngnướcrócráchchảyquakhesuối.

Một tiếng gõ vào cửa xe đang đóng bên tai khiến anh tỉnh giấc. Anhngướclên,thấymộtbộmặtvuôngvứckhôngchútcảmxúc,mắtgiấusaucặpkínhrâmnhưgương,bóngrâmđổdướivànhnóntròncứngcápcủachiếcmũxámnhàbinh.Anhhạthấpkínhxexuống.

“Mọithứổncảchứ,thưaanh?”Câuhỏinghecóvẻdọadẫmhơnlàâncần,từthưaanhnghenhưchiếulệhơnlàlịchsự.

“Vâng,cảmơn,tôichỉmuốnchợpmắtmộtchút.”Anhliếcnhìnđồnghồtrênbảngđiềukhiển.Mộtchútcủaanhđãkéodàimườilămphút.

“Anhđiđâuthế?”

Page 125: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“WalnutCrossing.”

“Rathế.Hômnayanhđãuốngtígìkhông?”

“Không,anhcảnhsát.Chưauốnggìcả.”

Ngườiđànônggậtđầulùilạingắmchiếcxe.Miệnggã,cólẽlàđặcđiểmrõrệtduynhấtphảnbộitháiđộcủagã,đầyvẻkhinhbỉ–nhưthểgãxemlờikhướctừcóuốngrượucủaGurney làmột lờinóidối trắngtrợnvàsẽsớmtìmrachứngcứchothấyđiềuđó.Gãbướcđithongthảmộtcáchkhoatrương, lẩn quẩn ra phía sau xe, rồi lên chỗ ghế dành cho hành khách,quanhđầuxe,rồicuốicùngtrởlạichỗcửaxeGurneyđangngồi.Saumộthồilâuimlặngdòxét,gãlêntiếngbằnggiọngdọadẫmkìmnénthíchhợpvớikịchcủaHaroldPinterhơnlàcôngtáckiểmtraphươngtiệnthườnglệ.

“Anhcóbiếtđâylàkhuvựccấmđậuxekhông?”

“Tôikhôngbiết,”Gurneynóimộtcáchbìnhthản.“Tôichỉđịnhdừnglạimộthaiphútthôi.”

“Anhvuilòngchoxemgiấyphépláixevàgiấyđăngkýxe.”

Gurneymoigiấytờtrongbóprarồiđưarangoàicửaxe.Trongnhữngtìnhhuốngnhưthếnày,anhkhôngcóthóiquentrìnhgiấytờchứngminhthânthếcủamình,mộtthanhtrahạngnhấtđãvềhưuởSởCảnhsátNewYork,cùngnhữngmối liênhệmàcái thânthếấyngụý,nhưnganhngửiđược,khigãcảnhsátxoayngườibướctrởlạichỗchiếcxetuầntra,mộtsựngạomạnvượtmứcvàmột tháiđộ thùđịch sẽ thểhiệnngay,hoặc cònhơnthế,nếuanhcònchầnchừvôlý.Anhmiễncưỡngrúttrongbópramộttấmthẻkhác.

“Gượmđã,anhcảnhsát,cáinàycóthểcóíchnữanày.”

Gãcảnhsátnhậntấmthẻmộtcáchthậntrọng.RồiGurneythấyởkhóemiệnggãlậplòemộtsựthayđổi,nhưngkhôngtheohướngthânthiện.Nógiốngnhưthấtvọngxenlẫngiậndữ.Mộtcáchkhinhkhinh,gãđưatrảtấmthể,giấyphépláixe,vàgiấyđăngkýxequacửaxe.

“Chúcanhmộtngàyvui,” gãnóinhưnggiọng lại truyềnđạtmột cảmxúcngượclại.Gãtrởlạixe,quaynhanhxelại,rồiláiđitheohướngđãđến.

Chodùbàikiểmtratâmlýcótrởnênphứctạpđếnđâuđinữa,Gurney

Page 126: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

nghĩ,chodùyêucầuhọcvấncócaođếnđâuđinữa,chodùchươngtrìnhđào tạo ở trường cảnh sát có hà khắc đến đâu đi nữa, thì vẫn luôn cónhững tay cảnh sát không xứng làm cảnh sát. Trong trườnghợpnày, gãcảnhsátấykhôngphạmluậtcụthể,nhưngcócáigìđócứngnhắcvàkhóưaởgã–Gurneycảmnhậnđược, thấyđượcđiềuđóquanhữngvếthằntrênmặtgã–vàchẳngcầnnhiềuthờigianđểnóxungkhắcvớihìnhảnhphản chiếu của nó. Rồi chuyện khủng khiếp sẽ xảy ra. Trong khi đó thìnhiềungườibịtrìhoãnvàhămdọavôlối.Gãlàmộttrongnhữngtaycảnhsátlàmdânchúngghétcảnhsát.

CólẽMellerycólý.

Suốt 7 ngày sau, mùa đông đến phía Bắc vùng núi Catskills. Gurneydànhgầnhếtthờigiantrongphònglàmviệc,luânphiênvừathựchiệndựánảnhnhậndiệnvừaxemlạitỉmỉthưtừ,điệnthoạicủaCharybdis–bướcquabước lạiđiệunghệgiữahai thế giới ấy vànhiều lần tránhnghĩđếnnhữngbứcvẽcủaDannyvàsựhỗnloạnnộitâmđicùngnhữngbứcvềấy.ChuyệnhiểnnhiêncầnlàmlànóichuyệnvớiMadeleine,tìmhiểutạisaocôlạiquyếtđịnhlôivấnđềấyravàolúcnày–hiểutheonghĩađenlàlôinólêntừdướitầnghầm–vàtạisaocôlạikiênnhẫnchờanhnóirađiềugìđếnthế.Nhưnganhdườngnhưkhôngthể thuhếtđượcsựsẵn lòngcầnthiết.NênanhmuốnđẩynórakhỏitâmtrívàtrởlạichuyệnCharybdis.Ítranhưvậyanhcóthểsuynghĩvềnómàkhôngcảmthấylạclõng,khôngcảmthấytimchạyloạnxạ.

Chẳnghạn,anhthườngxuyênnghĩvềbuổichiềuhômthămviệntrởvề.Nhưđãhứa,MellerygọichoanhtốihômđóvàkểlạicuộcnóichuyệngiữayvàGregoryDermotttừcôngtyHệthốngBảomậtGD.Dermottsẵnlòngtrảlờitấtcảcáccâuhỏicủay–nhữngcâumàGurneyđãviếtra–nhưngthôngtinthuđượcthìkhôngđánglàbao.NgườiđànôngnàythuêhộpthưcũngkhoảngmộtnămkểtừkhicôngtytưvấncủaanhtadờitừHartfordvềWycherly;trướcđâychưatừngcóvấnđềgì,hoàntoànkhôngcóthưtừhaytấmsécnàobịđềsaiđịachỉcả;anhtalàngườiduynhấtmởđượchộpthư;nhữngcáitênArybdis,CharybdisvàMellerychẳngcóýnghĩagìđốivớianhta;anhtachưabaogiờngheđếnviệntĩnhtu.Khiđượchỏiliệucóai khác trong công tymìnhđã sửdụnghộp thư trái thẩmquyềnkhông,

Page 127: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Dermottgiảithíchrằngchuyệnnàykhôngthểnàoxảyra,bởilẽtrongcôngtyanhtakhôngcónhânviênnàokhác.HệthốngBảomậtGDvàGregoryDermott làmộtvàchỉmộtcánhân.Anhta lànhânviên tưvấnanninhchonhững công ty có cơ sở dữ liệu nhạy cảmđòi hỏi phải được bảo vệchốnglạitintặc.Nhữnggìanhtanóikhônglàmsángtỏđượcchuyệntấmsécbịgửisaiđịachỉ.

Gurneycũngđãđiềutralý lịchtrênInternetnhưngkhôngkiếmđượcgì.Nguồnthôngtinthuđượcđềukhớpvớinhauởnhữngđiểmchínhsau:Gregory Dermott có bằng khoa học của Học viện Công nghệMassachusetts,mộtchuyêngiamáytínhcótiếngtămvữngchãivớimộtdanhsáchkháchhànggồmnhiềucôngtylớn.AnhtavàcôngtyBảomậtGDcũngchưabaogiờdínhdángđếnbấtkỳvụkiệntụng,phánquyết,xiếtnợ,haybêbốinàotrênbáochí,quákhứlẫnhiệntại.Tómlại,anhtalàmộthiệnthểhếtsứctrongsạchtrongmộtngànhnghềhếtsứctrongsạch.Tuynhiên,vìmộtlýdonàođóchưaaihiểuthấu,cóngườiđãchiếmhữusốhộpthưbưuđiệncủaanhta.Gurneyluôntựhỏimìnhcáicâuhỏirốirắmnày:Tạisaolạiyêucầugửisécđếnmộtngườigầnnhưchắcchắnsẽgửitrảlạiséc?

Càngnghĩvềnó,càngđidọccáingõcụtấynhưthểđếnlầnthứmườianhsẽtìmđượcmộtthứmàlầnthứchínkhôngtìmđược,anhcàngsầunão.NhưngvẫntốthơnlànghĩvềDanny.

ĐợttuyếtđầumùađếnvàochiềuthứSáuđầutiêncủathángMườimột.Từmộtvàibôngtuyếttrôirảiráclúcchạngvạng,tuyếtđếnnhiềuhơnsuốtvàigiờsauđó,rồidịudầnđếnngừnghẳnvàođộnửađêm.

TrongkhiGurneyđang tỉnh táodầnvới táchcàphêsáng thứBảy thìvầngtháidươngnhợtnhạtchầmchậmđiquamộtrặngnúirậmcâycáchđógầnhaicâysốvềhướngĐông.Suốtđêmkhôngcóchútgió,vàmọithứbênngoài từhànghiênđếnmái kho thóckhoácmột lớpáo tuyếtdày ítnhấtnămphân.

Anhngủkhôngngon.Anhbịvướngmắcnhiềugiờliềntrongmộtvònglặpvôtậnnhữngâuloliênquanđếnnhau.Mộtvàiâulo,giờđãtanbiếntrongánhdươngbanngày,cóliênquanđếnSonya.Phútcuốianhlạihoãncuộc gặp ngoài giờ đã lên kế hoạch giữa hai người. Tâm trạng bất định

Page 128: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

khôngbiếtchuyệngìsẽxảyraởđó–tâmtrạngbấtđịnhcủaanhvềnhữngthứanhmongmuốnxảyra–khiếnanhphảihoãnnólại.

Anhngồi,nhưsuốttuầnvừaqua,lưngquayvềphíacuốiphòngnơihộpgiấycứngbuộcdảibăngchứanhữngbứcvẽcủaDannynằmtrênbàntrà.Anhnhâmnhicàphêrồiđưamắtnhìnrađồngcỏphủtuyếtbênngoài.

Cảnhtuyết luônmangvàotâmtrícảhươngtuyết.Trongmộtcơnbốcđồng,anhđiđếncánhcửakiểuPhápvàmởcửa.Cơnlạnhbuốtgiátrongkhôngkhíkhuấy lênmộtchuỗikhoảnhkhắctronghồiức–nhữngđốngtuyếtđượcxớilêncaongangngựcdọccácngảđường,đôitayanhửngđỏvàđaurátvìgóighémnhữnghòntuyết,từngmẩubăngtuyếtkẹttrongvảitayáokhoác,nhữngcànhcâyrơixuốngđấttheohìnhvòngcung,vònghoaGiángsinhtrêncửa,đườngphốvắngvẻ,nhìnđâucũngtoànlàánhsáng.

Quákhứlàmộtcáigìđólạlẫm–nónằmrìnhrậpta,lặnglẽ,ẩnkhuất,tưởngnhưchẳngcómặtởđóbaogiờ,dễkhiếntanghĩnóđãquarồi,khôngcòntồntạinữa.Rồi,nhưchúgàlôibịxuakhỏichỗnấp,nósẽgàolên,vỡòathànhbaonhiêu thứâm thanh,màu sắc, chuyểnđộng– sốngđộngđếnsửngsốt.

Anhmuốnvâyquanhmìnhmùihươngtuyết.Anhlấychiếcáokhoáctừchiếcmóccạnhcửa,chuingayvào,rồiđirangoài.Lớptuyếtquádàysovớiđôigiàytầmthườnganhđangmang,nhưnglúcnàyanhkhôngmuốnthaygiày. Anh rảo bước về hướng cái ao,mắt nhắmnghiền, hít sâu.Đi đượcchưađến90mét,anhnghecửabếpmởravàtiếngMadeleinegọivớira.

“David,quaylạiđâyđi!”

Anhxoayngười,thấycôđangđứngchântrongchânngoàichỗcửa,nétloâuhiệntrêngươngmặt.Anhcấtbướcquaylại.

“Chuyệngìvậy?”

“Nhanhlên!”cônói.“Trênradiokìa–MarkMellerychếtrồi!”

“Gìcơ?”

“MarkMellery–anhtachếtrồi,radiomớiđưatin.Anhtabịmưusát!”Côbướctrởvàonhà.

“Chúaạ,”Gurneynói,cảmthấylồngngựcđangcothắtlại.Anhchạyvài

Page 129: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

thướccòn lạivềphíacănnhà,vàobếpmàkhôngtháođôigiàydínhđầytuyếtra.“Xảyrakhinàovậy?”

“Emkhôngbiết.Sángnay,đêmqua,emkhôngbiếtnữa.Ngườitakhôngnói.”

Anhlắngnghe.Radiovẫnđangbật,nhưngxướngngônviênđãchuyểnsangmộttinkhácvềmộtvụphásản.

“Chếtnhưthếnào?”

“Ngườitakhôngnói.Họchỉnóibềngoàichothấyđâylàmộtvụmưusát.”

“Cònthôngtinnàokháckhông?”

“Không.À,có.Thôngtingìđóvềcáiviệnấy–nơixảyravụán.ViệnĐổimới Tâm linhMellery ở Peony,NewYork.Người ta nói cảnh sát đang ởhiệntrường.”

“Vậythôisao?”

“Emnghĩvậy.Khủngkhiếpthật.”

Anhgậtđầuchầmchậm,tâmtríđanghỗnloạn.

“Anhđịnhthếnàođây?”côhỏi.

Anhxemxétnhanhcácphươngán trongđầuvà loạibỏ tất cả trừ lạimột.

“Báo cho thanh tra phụ trách vụ án biết mối quan hệ giữa anh vàMellery.Chuyệnrasaonữathìtùyvàoôngtavậy.”

Madeleinehítvàomộthơidài,rachiềuđangcốgượngnởmộtnụcườicứngcỏi,nhưngnụcườicủacôvẫnchưađạtđếnmứcnhưthế.

Page 130: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

PHẦNII

NHỮNGTRÒCHƠIRÙNGRỢN

Page 131: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

17

NhuốmMáu

Đúngmườigiờsáng,GurneygọichođồncảnhsátPeonyđểchotên,địachỉ,sốđiệnthoại,vàtrìnhbàyvắntắtmốiquanhệgiữaanhvànạnnhân.Viên cảnh sátmà anh nói chuyện, trung sĩ Burkholtz, nói với anh rằngthôngtinnàysẽđượcchuyểnđếntổđiềutraphụtráchvụánthuộcCụcĐiềutraTộiphạmthuộcCảnhsátBang.

Đinhninhtrongvòng24đến48tiếngsaucảnhsátmớiliênhệlạinênanhrấtngạcnhiênkhichưađầymườiphútsauđãnhậnđượcđiệnthoại.Giọngnóirấtquenthuộcnhưngkhôngthểnhậnratứcthời,khónhậnbiếthơnnữakhianhtagiớithiệumàkhôngnóitên.

“AnhGurney, tôi là thanh tra cao cấp tại hiện trường Peony đây. Tôiđượcbiếtanhcóthôngtingìđóchochúngtôi.”

Gurneydodự.Anhđịnhyêucầuviêncảnhsátnóitên–theođúngquytrìnhthôngthườngcủacảnhsát–thìâmsắccủagiọngnóiấybỗngdấylênkýứcvềkhuônmặtvàcáitênđikèmvớinó.JackHardwickmàanhnhớtừmộtvụángâychấnđộngmàhọlàmchungvớinhaulàmộttaylớntiếng,tụctằn,mặtđỏ,cócáiđầuđinhbạctrướctuổivàcặpmắtnhợtnhạtcủaloài chóBắcCực.Hắn là tay đùa cợt không biết ngừngnghỉ, và nửa giờđồnghồvớihắnlắmlúctưởngnhưnửangày–mộtngàymàaicũngướcnósẽkếtthúcsớm.Nhưnghắncũngthôngminh,ngoancường,vàtệhơnnữalànóinăngthẳngtuộtchẳngkiêngnểai.

“ChàoJack,”Gurneyvừanóivừagiấuvẻngạcnhiên.

“Saoanh…Chóchếtthật!Cóthằngchónàolạinóichoanhbiếtrồi!Ainóichoanhbiếtvậy?”

“AnhcómộtgiọngnóiđángnhớmàJack.”

“Đángnhớchógì!Mườinămrồicònđếchgìnữa!”

“Chínnăm.”Bắt giữPeterThú túi.Piggert làmột trongnhữngvụ lớn

Page 132: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

nhất trong sự nghiệp của Gurney, một vụ đã giúp anh thăng lên hàngthanhtrahạngnhấtmàaicũngaoước,vàanhnhớmãicáingàyấy.

“Ainóichoanhbiếthả?”

“Chẳngainóicả.”

“Khỉthật!”

Gurneyimbặt,nhớlạicáithiênhướngmuốnnóilờicuốicủaHardwickvànhữngcuộcchuyệntròvớvẩncứkéodàivôtậnchođếnkhihắnhiểurađiềuđó.

Saubagiâydàiđăngđẵng,Hardwicknóitiếpbằnggiọngbớthiếuchiếnhơn.“Chínnămkhốnkiếp.Rồiđùngmộtcáianhởđâunhảyra,nhảyngayvàogiữamộtvụcóthểnói làchấnđộngnhấtbangNewYorktừ lúcanhcâu được nửa thân dưới của bà Piggert từ dưới sông lên. Đúng là trùnghợp.”

“ThậtrathìlànửathântrênmớiđúngJackà.”

Saumộtkhoảnglặngngắn,điệnthoạinổtungtiếngcườiinhtaivốnlàthươnghiệucủaHardwick.

“À!”hắnhétlêntronghơithởhổnhểnsautiếngcườiinhtai.“Daveyơi,Daveyà,Daveylúcnàocũngkhắtkhemấythứtiểutiếtcả.”

Gurneyhắng giọng. “Anhnói cho tôi biếtMarkMellery chết như thếnàođượckhông?”

Hardwickdodự.Hắnđangkẹtở thếkhóxửgiữaquanhệcánhânvànguyêntắclàmviệc,cáithếvốnchiphốiphầnlớncuộcsốngcủacảnhsátvàmangđếnchohọphầnlớnnhữngungnhọt.Hắnquyếtđịnhnóiratoànbộsựthật–khôngphảivìhắnbuộcphải làmvậy (Gurneykhôngcóchỗđứngchínhthứcnàotrongvụánnàyvàkhôngđượcphépbiếtthôngtinnàocả)màvìvụánmangtínhchấtmanrợ.“Aiđócứacổôngtabằngvỏchaivỡ.”

Gurneyưhựnhưthểbịđấmvàotim.Tuyvậy,phảnứngđầutiênnàylạiđượcnhanhchóngthaythếbằngmộtphảnứngchuyênnghiệphơn.Câutrả lờicủaHardwickđã lấpvàođúngvị trímột trongnhữngmảnhghéptrongđầuGurney.

Page 133: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Cóphảilàmộtchaiuýtkikhông?”

“Làmthếquáinàomàanhbiếtđượcvậyhả?”Chỉtrongchínchữ,giọngcủaHardwickchuyểntừsữngsờsangcáobuộc.“Chuyệndàilắm.Anhcómuốntôitạtquakhông?”

“Tôinghĩanhnêntạtqua.”

Mặttrời,nếusánghômấycònlàmộtchiếcđĩalạnhlẽohiểnhiệnđằngsaulớpmàunướcảmđạmcủamànmâymùađông,thìgiờđâyđãbịbầutrời lổn nhổn, xám xịt che khuất hoàn toàn. Tia sáng không hắt bóngdườngnhưbáohiệumộtđiềmgở–bộmặtcủamộtvũtrụlạnhlẽo, lãnhđạmnhưbăng.

Cảmthấydòngtưtưởngnàyhuyềnhoặcmộtcáchđángngượngngùng,Gurneydẹpnósangmộtbênkhianhdừngxeđằngsauhàngxecảnhsátđậu lởm chởm ven đường phủ đầy tuyết trước Viện Đổi mới Tâm linhMellery.Đa số các xe đềumang biểu trưng vàng lục củaCảnh sát BangNewYork,kểcảmộtchiếcxetảiloạinhỏđếntừphònggiámđịnhphápytrongvùng.Cóhaichiếcmàutrắnglàxecảnhsáttrưởng,vàhaichiếcmàulục là xe tuần tra của cảnh sát Peony. Anh nhớ lại câu bông đùa củaMellerycùngvớivẻmặtcủaykhichorằngcảnhsátPeonynghenhưtênmộttiếtmụctạpkỹđồngtính.

Nhữngluốngcúctây,sumsuêgiữaxevàbứctườngđá,đãbị thờitiếtmùađôngcànglúccàngkhắcnghiệtbiếnthànhmộtmớbòngbongtoàncuống nâu chưng diện những cuộn hoa tuyết lạ lẫm. Anh ra khỏi xe vàhướngvềphíacôngvào.Mộttaycảnhsátmặcsắcphụcthẳngthớmvớicáiquắcmắtbánquânsựđứngởchỗcổngđangmở.Vớimộtcảmgiáclạlẫm,Gurneyđểýthấyhắncólẽtrẻhơncontraianhmộthaituổi.

“Tôigiúpgìđượcchoanh?”

Lờinóithìnhãnhặn,nhưngánhmắtthìkhông.

“TêntôilàGurney.TôiđếnđâyđểgặpJackHardwick.”

Taycảnhsáttrẻchớpmắthailần,mộtchớpchomỗicáitên.Vẻmặtcủahắnchothấyítnhấtmộttronghaicáitênấylàmhắnmuốnợchua.

“Chờmộtchút,”hắnvừanóivừalấychiếcmáybộđàmtừthắtlưngra.

Page 134: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Anhcầnđượchộtống.”

Ba phút sau, người hộ tống đến –một thanh tra từCụcĐiều tra Tộiphạm(BCI)vớivẻngoàinhưmuốnhọcđòilàmTomCruise.Bấtchấpcáigiábuốtcủamùađông,ychỉmặcđộcnhấtmộtchiếcáogióđenmởphanhlủnglẳngđểlộrachiếcáothunđenvàquầnjean.BiếtrõquychếănmặccủacảnhsátbangrấtkhắtkhenênGurneyhiểuđượctrangphụcxuềnhxoàngđếnthếchothấyyvừađượcgọiđếnhiệntrườngtrựctiếptrongkhiđangnghỉngoàigiờhoặcđangtrongmộthoạtđộngnằmvùngnàođó.Mépkhẩu súngGlock chín li trongbao súngđenmờ trên vai dưới lớp áo giódườngnhưkhôngchỉlàcôngcụnhànghềmàcònlàlờituyênbốvềtháiđộ.

“ThanhtraGurneyphảikhông?”

“Đãnghỉhưu,”Gurneynóinhưgắnthêmvàomộtdấuhoathị.

“Vậyư?”TomCruisenóimộtcáchhờhững. “Vậychắc làhay lắmđây.Theotôinào.”

Khi Gurney theo người dẫn đường củamình đi dọc con đường vòngquanhtòanhàchínhđivềphíakhunhànằmsaunó,đậpvàomắtanhlàbộmặtkhácbiệtmàlượngtuyếtdàygầntámxăng-ti-métđãtạoraởnơiđây.Đólàmộtbứctranhsơndầugiảndịtrênvảibạtkhôngcónhữngchitiết thừa thãi.Bướcvào thếgiới tối giảncủaphongcảnh trắng sángnàynhưđangbướcvàomộthànhtinhmớiđượckiếntạo–mộtýnghĩhoàntoàn tráingượcvớihiện thựcbừabộnnơidây.HọvòngquanhngôinhàđượcxâytheophongcáchthờiđạiGeorgecổkínhnơiMelleryđãsốngvàdừnglạiởméphànghiênphủdàytuyếtnơiMellerychết.

Vịtrícáichếtrấtrõràng.Tuyếtcònmangvếthằncủaxác,vàtrảirộngquanh vùng đầu và vai của vết hằn làmột vệtmáu khổng lồ. Trước đâyGurneyđãthấysựtươngphảnđỏ–trắngkinhtởmấyrồi.CáikýứcchưaphaiđóxảyravàomộtbuổisángGiángsinhtrongnămđầuGurneycònlàmtânbinh.Mộttaycảnhsátnghiệnrượubịvợnhốtbênngoàinhàđãtựbắnvàotim,ngồitrênđốngtuyếtmàchết,Gurneycốxuahìnhảnhxưacũđórakhỏitâmtrírồitậptrungánhmắtnhànghềsắcbénvàohiệntrườngtrướcmặt.

Page 135: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Mộtchuyêngia lấydấuchânđangngồiquỳcạnhmộthàngdấuchântrong tuyết sát bên vệtmáu chính, tay xịt lên chúng chất gì đó. Từ chỗđangđứng,Gurney không thấyđược tấmnhãn trên chai xịt, nhưnganhđoánđólàsáplấydấuchântrêntuyết,mộthóachấtdùngđểgiữnguyêndấuchântrên tuyếtđểsauđócó thểđổvàođóhợpchất tạokhuônnhakhoa.Dấuchântrêntuyếtrấtdễphai,nhưngkhiđượcxử lýcẩnthậnsẽthểhiệnmộtmứcđộchi tiết cựckỳ rõ.Dù trướcđâyđãchứngkiếnquytrìnhnàyrấtnhiềulần,nhưnganhvẫnkhôngkhỏithánphụcbàntayvữngvàngvàsứctậptrungcaođộcủangườichuyêngiađangtácnghiệp.

Cảnhsátđãchăngdâyvàngtheohìnhđagiácquanhphầnlớnkhuvựchànghiên,baogồmcảcửasaucănnhà.Cácmặtđốidiệnhànghiêncũngđượcràothànhcácdãyhànhlang–đểbaobọcvàbảotoànmột loạtcácdấuchânravàorõrệttheolộtrìnhtừhướngkhothóclớncạnhnhà,đếnkhuvựcvếtmáu,rồirakhỏihànghiên,băngquađồngcỏphủđầytuyếtvềphíakhurừng.

Cửasaucănnhàđangmở.Mộtthànhviêntrongđộiđiềutrađangđứngchỗcửanghiêncứuhànghiêntừgócđộcủacănnhà.Gurneybiếtchínhxácanhtađanglàmgì.Khicómặtởhiệntrường,tathườngbỏrấtnhiềuthờigianchỉđểcảmnhậnđượccáikhôngkhínơiđây–cốmườngtượnglạinhữnggìnạnnhâncóthểđãthấytrongnhữnggiâycuốicùng.Việcđịnhvịvàthuthậpchứngcứcầntuântheonhiềuquytắcnằmlòng–máu,hungkhí,vântay,dấuchân,tóc,sợivải,mảnhsơntróc,khoángvậthaynguyênliệuthựcvậtđặtsaichỗ,vânvân–nhưngcũngcómộtvấnđềrấtcơbảnliênquanđếnviệcnênchútrọngchứngcứnào.Nóiđơngiản,tacầnluôncởimở,sẵnsàngđónnhậnnhiềukhảnăngkháclýgiảichuyệnđãxảyra,nơixảyra,vàkiểucáchxảyra,vìnếunhảyđếnkếtluậnquásớm,tarấtdễbỏsótnhữngchứngcứnằmngoàitầmnhìncủatavềtìnhhìnhhiệntại.Đồngthời,taphảibắtđầupháttriểnítnhấtmộtgiảthuyếtlỏnglẻođểdẫnđườngchotatrongcuộctruytìmchứngcứ.Tacóthểphạmnhữngsailầmđauđớnnếutựtinquásớmvềkịchbảnvụánnhìntừbênngoài,nhưngmặtkháctacũngcóthểlãngphínhiềuthờigianvànhânlựcquýbáunếudòxéttỉmỉmộtkhuvựcrộngvàithướcvuôngchỉđểtìmkiếmmộtthứmàcóChúamớibiếtlàgì.

Page 136: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

MộtthámtửgiỏilàmnhữngviệcmàGurneychắcchắntaythámtửởchỗ cửa đang làm– chuyểnđổi vô thức giữanão trạng quynạp và diễndịch.Tôithấyđượcnhữnggìởđây,vànhữngdữkiệnnàyngụýchuỗisựkiệnnào?Và,nếukịchbảnnàyhợplýthìtôiphảithấyđượcchứngcứnàokhácvàphảitìmchứngcứđóởđâu?

Quanhiềulầntrựctiếpthựchiệnphươngphápthửsai,Gurneytinchắcmấuchốt trongquy trìnhnày làduy trìmột sựcânbằng thíchhợpgiữaquansátvà trựcgiác.Nguycơ lớnnhấtchoquy trìnhnày làcái tôi.Mộtthám tử trong vai trò giám sát nếu vẫn không đưa ra đượcmột lời giảithíchkhảdĩnàochonhữngdữkiệntìmđượcởhiệntrườngcóthểsẽlãngphíthờigiannếukhôngsớmtậptrungsứclựctoànđộivàomộthướngđicụthể.Mặtkhác,nếuaiđóchỉnhìnthoángquahiệntrườngmàđãđoánchắc,vàhùnghồntuyênbố,chuyệngìđãxảyratrongcănphòngloanglổmáuấyrồibắtmọingườiphảichứngminhrằngyđúngthìrốtcuộccóthểgâyranhiềuvấnđềrấtnghiêmtrọng–thờigianbịlãngphísẽchỉlàvấnđềítnghiêmtrọngnhấttrongsốđó.

Gurneytựhỏiphươngpháptiếpcậnnàođangthắngthếvàolúcnày.

Bên ngoài rào cản có giăng dây vàng, bên phía xa chỗ vếtmáu, JackHardwick đang chỉ đạo hai tay cảnh sát trẻmặtmày nghiêmnghị,mộtngườilàkẻhọcđòiTomCruisevừamớiđưaGurneyđếnhiệntrường,cònngườikiacóvẻnhưanhemsongsinhcủay.ChínnămkhônggặpkểtừkhihaingườicònlàmchungvụánPiggertkhéttiếngdườngnhưđãthêmgấpđôisốnămđóvàotuổicủaHardwick.Khuônmặthắnđỏhơn,mậphơn,tócthưahơn,còngiọngnóithìđãbắtđầukhànradohútquánhiềuthuốcvàuốngquánhiềurượutequila.

“Cóhaimươikhách,”hắnđangnóivớihaibảnsaocủaphimTopGun.“Mỗingười các anh lo 9 khách. Lấy thông tin sơbộ, tên,địa chỉ, sốđiệnthoại.Lấyxácminh.ĐểPattyCakesvàtaybácsĩnắnkhớpxươngchotôilo.Tôicũngsẽnóichuyệnvớibàquảphụ.Báocáo lạivới tôi trước4giờchiều.”

HọtraođổithêmnhiềuchuyệnnữanhưngvìnóiquánhỏnênGurneykhông nghe được, càng khó nghe hơn trước tiếng cười chói tai của

Page 137: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Hardwick.Taycảnhsát trẻđãhộtốngGurneytừcổngtrướcnói lờicuối,đầu nghiêng thấy rõ về phía anh. Sau đó bộ đôi này cùng xuất phát vềhướngtòanhàchính.

Khihọđãmấtdạng,HardwickquaysangtraochoGurneymộtlờichàonằmlấplửnggiữamộtcáicườitoetoétvàmộtvẻmặtnhănnhó.Cặpmắtxanhlạlẫmcủahắn,mộtthờirạnglênvẻngờvực,dườngnhưchấtchứamộtsựhoàinghiđãsáomòn.

“Tôisẽchếtmất,”hắnvừanóigiọngkhànvừađivòngquanhkhuvựcchăngdâyvềphíaGurney,“nếukhôngcóGiáosưDave.”

“Chỉ là một giảng viên hèn mọn thôi mà,” Gurney sửa lời, tự hỏiHardwickđãbỏcôngsức ramàymòđượcnhữnggì vềkhoảng thờigianhậuNYPD[8] khi anh là giảngviênmôn tộiphạmhọc tại trườngđạihọccủabang.

“Đừngvờvĩnhcáikiểuhènmọnchếttiệtấyvớitôi.Anhlàngôisao,anhbạn,anhbiếtvậymà.”

Họbắttaykhôngnồnghậulắm.GurneychợtnhậnratháiđộbôngđùacủalãoHardwicknàyđãvónlạithànhmộtthứđộchại.

“Vịtrícáichếtkhôngcógìkhảnghilắm,”Gurneyvừanóivừagậtgùchỗvếtmáu. Anh nóng lòngmuốn đi thẳng vào vấn đề, cho Hardwick biếtnhữnggìanhbiết,rồicuốngóiđingay.

“Thứgìcũngkhảnghichứ,”Hardwicktuyênbố.“Chếtvàkhảnghilàhaithứduynhấttrênđờichẳngaibiếtchắcđược.”KhôngthấyGurneyđáplại,hắnnói tiếp, “Nhưng tôiphảicôngnhậnvị trí chếtminhbạchhơnmấythứkhácởđây.Cáinhàthươngđiênkhốnkiếpnày.MấytayởđâycứnóimãivềnạnnhângiốngnhưhắnlàcáigãDeepdickChopupgìấytrêntivi.”

“ÝanhlàDeepakChopra?”

“Ừ,Dipcockhaygìcùngđược.Chúaạ,thachotôitíđi!”

Dùtronglòngđangdồnnénmộtphảnứngkhóchịu,nhưngGurneyvẫnkhôngnóigì.

“Dânchúngkéođếnmấynơinhưvầyđểlàmcáiquáigìthếhở?NghemộtthằngnguThờiĐạiMớichạyRolls-Roycenóivềýnghĩacuộcđờiư?”

Page 138: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Hardwick lắc đầu trước sự ngu ngốc của những người đồng bào – màykhôngngừngchaulạinhìnmặtsaucănnhà,nhưthểkiếntrúcthếkỷ18phảichịutráchnhiệmchínhchoviệcnày.

BựcdọcđãđánhbạisựdèdặtcủaGurney.“Theotôibiếtthì,”anhbìnhthảnnói,“nạnnhânkhôngphảilàmộtthằngngu.”

“Tôicónóilàhắnnguđâunào.”

“Tôingheanhnóivậymà.”

“Tôichỉnhậnxétchungchungvậythôi.Tôitinchắcôngbạncủaanhlàmộtngoạilệ.”

HardwicklàmGurneytứctốinhưmộtmảnhdằmnhọn.“Anhtakhôngphảibạntôi.”

“TừlờinhắnmàanhđểlạichocảnhsátPeonyrồihọchuyểnchotôi,tôicócảmtưởngmốiquanhệgiữahaingườiđãcótừlâurồichứ.”

“Tôiquenanhtahồiđạihọc,không liên lạcđã25năm,chỉmớinhậnđượcemailcủaanhtacáchđâyhaituầnthôi.”

“Emailnóivềviệcgì?”

“Nóivềvàiláthưanhtanhậnđượcquabưuđiện.Anhtarấtlolắng.”

“Thưgìcơ?”

“Thơlàchủyếu.Nhữngbàithơđọcnhưthưhămdọa.”

ChitiếtnàykhiếnHardwickdừnglạisuynghĩ,đoạnhắnnóitiếp.“Anhtamuốngìởanh?”

“Muốnnghelờikhuyêncủatôi.”

“Rồianhkhuyênanhtalàmgì?”

“Tôikhuyênanhtađibáocảnhsát.”

“Tôinghĩanhtađâucóbáo.”

SựmỉamainàylàmGurneykhóchịu,nhưnganhdằnlònglại.

“Cònmộtbàithơnữa,”Hardwicknói.

“Ýanhlàsao?”

“Trênxácnạnnhâncómộtbàithơ,viếttrênmộttờduynhất,chặndướimộtcụcđá.Tấtcảđềurấtgọnghẽ.”

Page 139: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Hắnrấttỉmỉ.Mộttêncầutoàn.”

“Aicơ?”

“Hungthủ.Tâmlýchắccóvấnđề,nhấtđịnhlàmộttêncầutoàn.”

HardwicknhìnGurneytrântrânđầyhứngthú.Tháiđộnhạobángđãbiếnmất, ítralàtạmthờibiếnmất.“Trướckhitanóitiếp,tôimuốnbiếtanhbiếtđượccáichaivỡbằngcáchnào.”

“Đoánmòthôi.”

“Đoánmòmàđoánđúnglàchaiuýtkiư?”

“CụthểlàuýtkihiệuBốnHoaHồng,”Gurneynói,miệngmỉmcườithỏamãnkhithấyHardwicktrốmắtra.

“Saoanhbiếtđược?Giảithíchnghexemnào,”Hardwickralệnh.

“Cóthểnóiđâylàmộtsuyluậnnhảybậc,dựavàonhữngthứđượcđềcậptrongmấybàithơ,”Gurneynói.“Anhđọcthơsẽhiểu.”Đáplạicâuhỏiđang hiện trên mặt đối phương, anh nói tiếp, “Mấy bài thơ nằm trongphònglàmviệc,cùngvớivàithôngđiệpkháctrongngănbànlàmviệc,ítrathìlầncuốitôithấyMellerycấtthưlàvàochỗđó.Phòngđócólòsưởilớntáchrakhỏihànhlanggiữa.”

Hardwickvẫnnhìnanhtrântrân,nhưthểnhìnnhưvậysẽgiảiquyếtmộtvấnđềquantrọngnàođó.“Đitheotôi,”cuốicùnghắnnói.“Tôimuốnchoanhxemthứnày.”

Trongsựyênlặngvốnkhônggiốngtínhcáchcủamình,hắndẫnđườngđếnkhuvựcđểxenằmgiữakhothóckhổnglồvàđườnglộ,rồidừnglạiởđoạngiaogiữađườnglộvớilốixechạyvòngcung,cũngchínhlànơicảnhsátbắtđầuràodâythànhmộtlốihànhlang.

“Đâylànơigầnđườnglộnhấtmàtacóthểphânbiệtrõdấuchântinchắclàcủahungphạm.Ngườitacàotuyếttrênđườnglộvàlốixechạysaukhituyếtngừngrơivàokhoảnghaigiờsáng.Tachưabiếthungphạmvàotrang viên trước hay sau thời gian cào tuyết. Nếu trước thì dấu vết nàongoàiđường lộhay trên lốixechạycũngđềubịxeủi tuyếtxóasạchrồi.Nếusauthìngaytừđâucũngchẳngcódấuvếtnàođểlạicả.Nhưngtừchỗnàyđây,dấuvếtrõhoàntoànvàrấtdễtheodõi,vòngquanhphíasaukho

Page 140: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

thóc,rahànghiên,băngquakhuvựcngoàitrờiđếncánhrừng,xuyênquarừng,điđếnmộtbụithônggầnđườngThombush.”

“Hắnchẳnghềbỏcôngcheđậydấuvếtư?”

“Phải,”Hardwicknói,giọngnghecóvẻbănkhoănvìđiềunày. “Chẳngbỏcônggìsất.Trừphitôibỏsótthứgìđó.”

Gurneynémchohắntamộtcáilườmtòmò.“Cóvấnđềgìchứ?”

“Anhtựxemcáinàysẽhiểu.”

Họđidọchànhlanggiăngdâyvàng,lầntheodấuvếtđếnbênkiakhothóc.Hằnsâutronglớptuyếtdàygầntámxăng-ti-métkhôngcóđiểmnàonổibậtlàvếtủngleonúicỡlớn(màGurneyướcchừngcókíchcỡ10hoặc11,rộngcỡD).Bấtkỳaiđãđitheohướngnàyvàosángsớmmàkhôngquantâmchuyệnlộtrìnhcủamìnhthìtrướcsaugìcũngđềusẽbịpháthiệncả.

Khihọvòngquanhđằngsaukhothóc,Gurneythấymộtkhuvựcrộnghơnởđóđãbịchăngdây.Mộtcảnhsátnhiếpảnhđangtácnghiệpbằngmáy ảnh phân giải cao trong khi một chuyên gia khám nghiệm hiệntrườngtrongbộđồbảohộmàutrắngcùngbộđồnghềthuthậpchứngcứcủamìnhđangchờtới lượt.Mỗibứcảnhđượcchụpítnhấthai lần,mộttấmcóthướcđotrongkhungảnhđểthiếtlậptỉlệvàmộttấmkhôngcó,đồvậtđượcchụpbằngnhiềuchếđộtiêucựkhácnhau–chếđộrộngđểthiếtlậpvịtrísovớinhữngvậtkháctrongkhungcảnh,chếđộbìnhthườngđểmôtảchínhđồvậtấy,vàchếđộcậncảnhđểlấychitiết.

Nằmtrongtâmđiểmchúýcủahọlàmộtchiếcghếgậpsânvườnthuộckiểughếmỏngmanhthườngbánởcửahànggiảmgiá.Dấuchândẫnthẳngđếnghế.Trướcghế,hằnsâutrongtuyếtlànăm,sáumẩuthuốclá.GurneyngồixổmxuốngđểxemkỹhơnvàthấyđólàthuốcláhiệuMarlboro.Dấuchân sauđóđi tiếp từ chỗ ghế, vòngquamột bụi đỗ quyên vềphía sânhiênnơiánmạngxảyra.

“Chúaạ,”Gurneynói.“Hắntamớingồiđóhútthuốcư?”

“Ừ.Mộtchútthưgiãntrướckhicửacổnạnnhân.Ítrathìtrôngcóvẻnhưthế.Tôithấyanhchaumàylạinhưvậycóphảimuốnhỏicáighếsânvườnnhỏthảmhạikiaởđâurađúngkhông?Tôicũngđãhỏicâuđó.”

Page 141: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Vàcâutrảlờilà?”

“Vợnạnnhânnóichưabaogiờthấynóởđó.Bàtacóvẻthấtkinhkhithấyghếgìmàlạikémchấtlượngđếnvậy.”

“Saocơ?”Gurneybậtratừấynhưquấtroi.NhữnglờinhậnđịnhkhinhkhinhcủaHardwickđãtrởthànhnhữngmóngtaycàotrênbảngđen,nghekhóchịu.

“Đùachútthôi.”Hắnnhúnvai.“Khôngthểđểchomộtvụcứacổlàmtaxuốngtinhthầnđược.Nhưngnghiêmtúcmànói,đâycólẽlàlầnđầutiêntrong suốt cuộc đời sang giàu của mình, Caddy Smythe-WesterfieldMelleryđếngầnmộtchiếcghếrẻtiềntớivậy.”

Gurneybiếtrõnhữngtròkhôihàitronggiớicảnhsátvàsựcầnthiếtcủanó trongviệcđốiphóvớinhữngchuyệnkhủngkhiếp thườngnhật trongcôngviệc,nhưnglắmlúcnólạilàmanhkhóchịu.

“Anhmuốnnóitêngiếtngườimangtheoghếsânvườncủamìnhư?”

“Cóvẻnhưthế,”Hardwicknói,mặtnhănnhótrướckhảnăngvôlýấy.

“Vàsaukhihútxong–gìnhỉ,nửatáđiếuMarlborođúngkhông?–hắnđiđếncửasau,dụMelleryrahànghiênbênngoàirồicắtcổanhtabằngmộtcáichaivỡ?Hiệntrườngđượctáihiệnnhưvậytínhtớithờiđiểmnàyphảikhông?”

Hardwickgậtgùmiễncưỡng,nhưbắtđầucảmthấykịchbảntộiácmàchứngcứchothấynghecóvẻdởhơi.Vàchuyệncòntệhơnthế.

“Thậtrathì,”hắnnói,“‘cắtcổôngta’lànóinhẹđấy.Nạnnhânbịđâmxuyênhọngítnhấtcảchụclần.Khinhânviênkhámnghiệmtửthichuyểnxácraxeđểmổ,thìcáiđầuchếttiệtấysuýtrớtra.”

Gurneynhìntheohướnghànghiên.Dùnóbịđámđỗquyênchekhuấthoàntoàn,nhưnghìnhảnhvếtmáukhổnglồtrởlạitâmtríanhsốngđộngvàsắcnétnhưthểanhđangnhìnnóchằmchằmdướiánhđènhồquang.

Hardwickquansátanhmộtchập,cắnmôisuytư.“Thựctìnhthì,”cuốicùnghắnnói,“đókhôngphảilàphầnquáilạgì.Látnữamớiđếnphầnthậtsựquáilạ,anhlầntheodấuchânsẽthấy.”

Page 142: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ
Page 143: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

18

NhữngDấuChânKhôngDẫnĐếnĐâu

Hardwick dẫn Gurney từmặt sau kho thóc đi quanh bờ giậu, đi quahànghiênnơidấuvếtđượccholàcủakẻthủácrờihiệntrườnggâyánrồiđingangquabãicỏphủtuyếtkéodàitừsaucănnhàđếnvenrừngthíchcáchđóvàitrămthước.

Cáchhànghiên không xa, khi đang lần theo dấu chân về hướng khurừng,họbắtgặpmộtchuyênviênthuthậpchứngcứkhác,trongbộáoliềnquầnkínhơibằngplastic,đầuđộimũphẫuthuật,miệngđeokhẩutrangcảnhsát–thiếtkếđểngănngừangườithuthậplàmnhiễmbẩnADNhaynhữngdấuvếtchứngcứkhác.

Anhtađangngồixổmcáchdấuchânkhoảng3thước,taycầmkẹplàmbằngthépkhônggỉlôitrongtuyếtramộtthứtrôngnhưmộtmảnhkínhvỡmàunâu.Trướcđóanhtađãchovàobao3mảnhkínhkhácgiốngnhưthếvàmộtkhúcchaicókíchthướcđủlớnđểcóthểnhậnralàloạivỏchaiuýtkimộtlít.

“Rấtcóthểđây làhungkhí,”Hardwicknói. “Nhưnganh, thanhtracựphách,đãbiếttừđờinàorồi.CònbiếtlàhiệuBốnHoaHồngnữacơ.”

“Nónằmngoàibãicỏcómụcđíchgìthế?”Gurneyhỏi,lờđigiọngđiệuchâmchọccủaHardwick.

“Trờiạ,tôitưởnganhbiếtluônkiachứ.Nếuanhđãbiếtcáinhãnhiệuchếttiệtđó…”

Gurneychờđợimònmỏinhưđangchờmộtchươngtrìnhmáytínhậmạchmởlên,vàcuốicùngHardwickcũngtrảlời.“Cóvẻnhưhắnmangkhúcchairakhỏixácrồiđánhrơiởđâytrênđườngvàorừng.Tạisaohắnlàmvậy?Mộtcâuhỏihaytuyệt.Cóthểdohắnkhôngnhậnralàcònđanggiữkhúcchaitrongtay.Ýtôilà,hắnđâmnạnnhânởcổchụclần.Mảimêđâmnênkhôngchúýgìcả.Đâmxong,hắnđingangquabãicỏmớiđểýthấy

Page 144: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

còngiữchainênnémnóquamộtbên.Ítrathìnhưvậycũnghợplýphầnnào.”

Gurneygậtđầu,khônghoàntoànbịthuyếtphụcnhưngkhôngthểđưaramộtgiảthuyếthợplýhơn.“Đólàyếutố‘thậtsựquáilạ’màlúcnãyanhđềcậpư?”

“Cáiđóư?”Hardwicknóikèmmộtgiọngcườinghegiốngtiếngsửahơn.“Anhcònchưaxemhếtmà.”

Mười phút sau, đi thêm800métnữa, haingười đếnmột vị trí trongrừngngaytrướcmộtlùmthôngtrắng.Tiếngxeđingangquabáohiệuhọđanggầnđường lộ,nhưnghọkhôngthấychiếcxenàovì tầmnhìnđãbịnhữngcànhthôngthấplètèchekhuất.

ThoạtđầuanhkhôngrõtạisaoHardwicklạidẫnanhđếnđây.Nhưngrồianhthấynó–vàbắtđầukhámxétkhuvựcxungquanhvớinỗihoangmangcànglúccàngcao.Nhữnggìđậpvàomắtanhhếtsứcvôlý.Dấuchânmàhọđanglầntheobỗngdừnglạiđộtngột.Dấuchânnếulúcnãycònhằntrên tuyết theomột trình tự rõ rệt,hếtdấunàyđếndấukhácsuốtđoạnđườngkhoảng800méthoặchơn,thìgiờđâylạiđộtngộtbiếnmất.Khôngcódấuhiệunàocho thấychuyệngìđãxảy ravớingườiđể lạidấuchân.Tuyếtxungquanhcònmới tinh, chưabànchânngườihay thứnàokhácchạmđến.Vệtdấuchânkếtthúccáchchỗcâygầnnhấtđúng3mét,vàcólẽ cáchđường lộ gầnnhất tối thiểu 91mét, nếudựa vào tiếng xe vừađingangqua.

“Tôiđãbỏsótthứgìchăng?”Gurneyhỏi.

“Chúngtôicũngbỏsótthứanhbỏsót,”Hardwicknói,giọngnghenhẹnhõmvìGurneychưatìmrađược lờigiải thíchđơngiảnnàomàhắnvàđồngđộimãivẫnchưatìmra.

Gurneyxemxétkỹhơnvùngđấtquanhdấuchâncuốicùng.Cáchdấuchânhằnsâunày làmộtkhuvựcnhỏcónhiềuvết lúnchồng lênnhau,toànbộđềucóvẻdocùngmộtđôiủngleonúiđểlạinhưcácdấuchânđãdẫnhọđếnđây.Nhưthểhungthủđãcốtìnhđiđếnvịtrínày,đứngloanhquanhchuyểnchânnàysangchânkiatrongvàiphút,cólẽđangchờaiđóhoặcthứgìđó,rồisauđó…bốchơi.

Page 145: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Cáikhảnăngđiênrồ làHardwickđangchơikhămanhcóthoángquatrongđầuanh,nhưnganhloạibỏnó.Làmxáotrộnhiệntrườngmộtvụánmạng lớn để cười cợt là chuyện quá sức tưởng tượng, dù là đối vớimộtnhânvậtquáiđảnnhưHardwick.

Vậynêntrướcmắthọlànhữnggìđãthựcsựxảyra.

“Mấytờbáolácảimàbiếtđượcchuyệnnày,họsẽbiếnnóthànhchuyệnngườingoàihành tinhbắt cóc choxem,”Hardwicknóinhư thể từng lờitrongmiệnghắncóvịkimloại.“Mấytayphóngviênsẽbuvàonhưruồibuthùngcứtbòvậy.”

“Anhcógiảthuyếtnàodễchấpnhậnhơnkhông?”

“HyvọngcủatôiđangnằmởbộócsắcnhưdaocạocủathanhtrađiềutraánmạngđượctônsùngnhấttronglịchsửcủaSởCảnhsátNewYork.”

“Thôi trò vớ vẩn ấy đi,” Gurney nói. “Nhóm xử lý chứng cứ có tìm rađượcgìkhông?”

“Khôngtìmđượcthứnàohợplýcả.Nhưnghọlấymẫutuyếtởchỗtuyếtlúnnơicólẽhắnđứngấy.Hìnhnhưchảthấychấtlạnàoởđó,nhưngchắccáckỹthuậtviênởphònggiámđịnhsẽtìmrađượcthứgìđó.Họcũngđãkiểmtracâycốivàconđườngnằmsauđámthôngkia.Maihọsẽkhoanhvùngmọithứcáchchỗnàykhôngquábamươimétđểxemkỹhơn.”

“Nhưngđếngiờhọvẫnchưatìmđượcthứgìư?”

“Chínhxáclàvậy.”

“Vậycácanhcònlàmgìđượcnữa–hỏihếtkháchvàhàngxómcủaviệnxemcóaithấytrựcthăngthảdâyxuốngrừngkhôngư?”

“Khôngaithấycả.”

“Anhhỏirồi?”

“Hỏirồi,ynhưthằngnguhỏivậy.Sựthậtlàcóngườibướcrađâysángnay– gầnnhư chắc chắn là tênhung thủ.Hắndừngngay chỗnày.Nếukhôngcótrựcthănghaycầncẩulớnnhấtthếgiớikéohắnlênthìhắnbiếnđằngnàochứ?”

“‘Vậy là,” Gurney bắt đầu nói, “không trực thăng, không dây thừng,khôngđườnghầmbímật.”

Page 146: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Đúngthế,”Hardwickcắtngang. “Cũngchảcóchứngcứnàochothấyhắnnhảyđibằnggậypogom[9]cả.”

“Vậychúngtacònlạigì?”

“Khôngcòngìhết.Mộtconsốkhôngtròntrĩnh.Mộtkhảnăngkhảdĩkhốnkiếpcùngkhông.Đừngnóivớitôilàhungthủđimộtmạchtớiđâyxong lạiđimộtmạchvề–đi lùi,giẫmlêntừngdấuchânmộtmàkhônglàmxáotrộndấuchânnàocả–chỉđểchọcđiênchúngtathôi.”HardwicknhìnGurneymộtcáchđầytháchthức,nhưthểanhcóthểđềxuấtchínhkhả năng này. “Cho dù có khả năng đó đi nữa, một chuyện hoàn toànkhôngthể,thìtênhungthủcũngđãchạmtránvớihaingườicómặtởhiệntrườnglúcđórồi,bàvợCaddyvàtaygăngtơPatty.”

“Vậylàmọithứđềukhôngthể,”Gurneynóilínhí.

“Cáigìkhôngthểcơ?”Hardwicknói,sẵnsàngtranhcãi.

“Mọithứ,”Gurneynói.

“Anhđangnóicáiquáigìthế?”

“Bình tĩnhnàoJack.Chúng tacần tìmramộtxuấtphátđiểmhợp lý.Nhữnggìtưởngnhưđãxảyrakhôngthểnàoxảyrađược.Dođó,nhữnggìtưởngnhưđãxảyrathậtsựkhôngxảyra.

“Anhmuốnnóimấycáidấuấykhôngphảidấuchânư?”

“Tôimuốnnóicócáigìđókhôngổntrongcáchnhìncủachúngta.”

“Đólàdấuchânhaykhôngphảidấuchân?”Hardwickcáutiếtnói.

“Tôithấyrấtgiốngdấuchân,”Gurneytánthành.

“Vậythìanhmuốnnóigìcơ?”

Gurneythởdài.“TôikhôngbiếtnữaJack.Tôichỉcócảmgiáclàtađangđặtsaicâuhỏi.”

Thứgìđó trongchấtgiọngmềmmỏngcủaanh làmbiếnmất tháiđộcáukỉnhcủaHardwick.Khôngainhìnaihaynóigìtrongvàigiâydàiđằngđẵng.RồiHardwickngẩngđầulênnhưsựcnhớđiềugì.

“Suýtnữa tôi quên cho anhxemphần thưởngkhuyếnmãinày.”Hắnđúttayvàotúiáokhoácbằngdabênhông, lôiramộtphongbìthuthậpchứngcứ.

Page 147: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Qualớpnilôngtrongsuốt,trênmộttờgiấyviếtthưtrắng,Gurneynhìnthấychữviếtgọngàngmàumựcđỏ.

“Đừnglấyra,”Hardwicknói,“đểvậymàđọc.”

Gurneylàmtheo.Rồianhđọclầnnữa.Đọcđếnlầnthứba,anhđưanóvàotrínhớ.

Tabăngquatuyếtchẳngngừng.

Gầnxangốcạ,hãylùngtìmta.

Hỏirằngtaởbaoxa,

Ngheđây,cặnbãthếgianlàmày

maurachứngkiếntaonày:

rađờichỉđểthùnàytrảngay

vìbaođứatrẻoánai

vìbaosầunãoươngtaikhốncùng.

“Thằngnhóccủachúngtađấy,”Gurneynói,tayđưatrảlạitấmphongbì.“Chủđềtrảthù,támdòng,nhịppháchkhôngđổi,từngữtríthức,chấmphẩyhoànhảo,chữviếtmềmmại.Giốngynhưmấybàithơkia–mộtphầnnàođó.”

“Mộtphầnnàothôiư?”

“Trongbàithơnàycómộtyếutốmới–ởđâycóámchỉrằngtênhungthủcònghétmộtngườikhácngoàinạnnhân.”

Hardwickliếcnhìnbứcthưtrongbao,màychaulạitrướclôiámchỉhắnđãbỏsótmộtthứquantrọng.“Ghétaicơ?”hắnhỏi.

“Anhchứai,”Gurneynói,miệngmỉmcườilầnđầungàyhômấy.

Page 148: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

19

CặnBãCủaThếGian

Tấtnhiên, chẳng côngbằng gì, hơi giốngmột sựphá cách trong kịchnghệhơn,khinóihungthủđãđưacảMarkMelleryvàJackHardwickvàotầmngắm.Những gìGurneymuốnnói, anh giải thích khihaingười sảibướctrởlạihiệntrườngtừđườngmòncụttrongrừng,chínhlàtênhungthủdườngnhưđangnhắmmộtphầnsựthùđịchcủamìnhvàotoáncảnhsátđangđiềutravụán.ThayvìlàmHardwickkhóchịu,cáithửtháchbónggiónày lại tiếpsứcchohắn.Anhmắthiếuchiến trongmắthắnhét lên,“Thằngchóấycứviệcnhàovô!”

RồiGurneyhỏihắncònnhớvụJasonStrunkkhông.

“Saophảinhớ?”

“Cáitên‘ôngSantaquỷsứ’nghecóquenkhông?Haycáitên‘ClausĂnThịtNgười’màmộtthiêntàitruyềnthôngkhácgọihắn?”

“Ờ,ờ,đúngrồi,tôinhớrồi.Cũngchảphảilàkẻănthịtgìghêgớm.Chỉnhaisứtmấyngónchânthôimà.”

“Phải,nhưngđâuchỉcóvậy,đúngkhông?”

Hardwicknhănmặt. “Tôinhớ làhìnhnhưsaukhihắnnhaisứtngónchâncủacácnạnnhânxongthìdùngcưavòngchặtxácra,đónggóitừngmiếngchovàobaonilông–rấtgọnghẽ–xongbỏvàohộpquàGiángsinhgửibưuđiện.Hắnphitangxácbằngcáchđó.Tránhgặprắcrốinếuđemchôn.”

“Anhcónhớhắngửitớinhữngaikhông?”

“Chuyện đó cũng hai mươi năm rồi còn gì. Lúc ấy tôi còn chưa vàongànhmà.Tôiđọcbáomớibiếtđấychứ.”

“Hắngửiđếnđịachỉnhàcủanhữngthanhtrađiềutraánmạngtrongđịaphậnnơinạnnhânsống.”

“Địachỉnhàư?”HardwickbắnchoGurneymộtcáinhìnghêtởm.Mưu

Page 149: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

sát,ănthịtngườicỡtrung,haycắtxácbằngcưavòngcòncóthểthathứđược,nhưngtìnhtiếtcuốicùngnàythìnhấtđịnhkhông.

“Hắnghétbọncớmmà,”Gurneynóitiếp.“Thíchlàmcớmhoangmang.”

“Nghĩ chuyện hắn gửi cho anh một bàn chân thì cũng hoang mangthật.”

“Đặcbiệthoangmangkhivợanhlàngườimởhộpra.”

Lời lưuý lạ lùngđó làmHardwickchúý. “Chết tiệt.Đó là trườnghợpcủaanhhả.Hắngửichoanhmộtbộphậncơthể,rồivợanhmởhộpra?”

“Ừ.”

“Cứtthật.Cóphảivìvậymàcôấylydịanhkhông?”

Gurneyliếcnhìnhắnmộtcáchtòmò.“Anhcònnhớlàngườivợđầulydịtôiư?”

“Cónhiềuchuyệntôinhớrõlắm.Đọcthìtôinhớkhôngnhiều–nhưngmấy thứmàngười tabộcbạchvới tôi, tôi chẳngbaogiờquêncả.Chẳnghạnnhư,tôibiếtanhlàconmộtnày,bốanhsinhởAiLen,ôngấyghétquênênchẳngbaogiờmuốnkểanhnghevềquêhương,ôngấycònnátrượunữa.”

Gurneynhìnhắntrântrân.

“AnhnóichotôinghekhichúngtacùnglàmchungvụPiggertmà.”

Gurneykhôngrõđiềugìlàmmìnhphiềnmuộnhơn:chuyệnanhtiếtlộnhững tiểu tiết lập dị về gia đìnhmình, hay chuyện anh nói mà quênnhữnggìmìnhnói,haychuyệnHardwicklạinhớnhữngtiểutiếtấy.

Họtiếpbướcvềphíacănnhàquađámtuyếtmịnnhưbộtbắtđầuxoáytheotừnghồigióthoảngdướibầutrờiđangsẫmdần.Gurneycốgiũbỏcơnlạnhđangtrùmquanhngườiđểtậptrungvàovấnđềtrướcmắt.

“Trở lại luậnđiểmcủa tôi,” anhnói, “bức thưcuối cùngcủa tênhungthủlàmộtlờitháchthứcvớicảnhsát,vàđócóthểlàmộttìnhtiếtquantrọng.”

Hardwick thuộc loạingười chỉquay trở lại luậnđiểmcủangườikháckhitronglòngthựcsựmuốnvậy.

“Cóphảivìvậymàcôấylydịanhkhông?Côấynhậnđượccủaquýcủa

Page 150: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

thẳngchanàođótronghộpđúngkhông?”

Chẳngliênquangìtớihắncả,nhưngGurneyquyếtđịnhtrảlời.

“Chúngtôicònnhiềuvấnđềkhácnữa.Tôicóthểliệtkêchoanhnghemộtdanhsáchnhữngđiềutôiphànnàn,vàdanhsáchcủacôấycòndàihơnnữa.Nhưngtôinghĩmấuchốtlàdocôấybànghoàngnhậnracáicảmgiáclấychồnglàmcảnhsát.Vàibàvợkhácthìsaumộtthờigianmớitừtừnhậnrađiềuđó,cònvợtôithìđượckhaisángngay.”

Họđãđếnsânhiênsaunhà.Haichuyênviênthuthậpchứngcứđangsàng lọc lớp tuyết quanh vếtmáuđã ngả nâu, tiện tay khámxét nhữngphiếnđádởlêntrongquátrìnhsànglọc.

“Áichà,nóisaothìStrunkcũnglàmộttêngiếtngườihàngloạt,cònvụnàykhôngcóvẻnhưvậy.”Hardwicknóinhưmuốngạtsangbênmộtdiễnbiếnphứctạpkhôngcầnthiết.

Gurneygậtgùđồngýmộtcáchlưỡnglự.Phải,JasonStrunklàmộttêngiếtngườihàngloạtđiểnhình,cònkẻgiếtMarkMellerydườngnhưkhôngphảiloạiđó.Strunkkhônghềquenbiếttrướcđóvớinạnnhân,hoặcnếucócũngchỉquenbiếtsơsài.Có thểđoanchắc rằnghắnchẳngcó thứgìgiốngnhư‘mốiquanhệ’vớinạnnhâncả.Hắnchọnnạnnhântrêncơsởhọcókhớpvới các thamsốnhấtđịnhvềkiểudángbênngoàikhôngvàgiờgiấcsinhhoạtcủahọcóthuậntiệnchohắnkhôngdướicáiáplựcchoángngợpbuộchắnphải ra tay– sự trùngkhớpgiữa thôi thúcvàcơhội.Tuynhiên,kẻgiếtMellerybiếtrõđếnnỗicóthểtratấnbằngnhữnglờibónggióvềquákhứcủanạnnhân–thậmchíbiếtrõđếnnỗicóthểđoánđượcconsốnạnnhânnghĩđếntrongtừngtìnhhuốngnhấtđịnh.Hắngợiýlàđãtừngchungmộtquákhứthânhữunàođóvớinạnnhân,mộtđiềuphiđặcthùởnhữngtaygiếtngườihàngloạt.Hơnnữa,trongthờigiangầnđâycũngchưacótrìnhbáonàovềnhữngvụmưusáttươngtự–mặcdùvấnđềđócầnphảinghiêncứukỹhơn.

“Vụ này không giống như giết người hàng loạt,” Gurney đồng ý. “Tôikhôngnghĩlátnữaanhsẽtìmđượcmấyngóntaycáitronghộpthưđâu.Nhưngcócáigìđókhiếntaphảihoangmangkhihắnlạigọianh,sĩquanđiềutrachính,là‘cặnbãcủathếgian’.”

Page 151: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Họđivòngquanhcănnhàracửatrướcđểtránhlàmgiánđoạnnhữngchuyên gia xử lý hiện trường trên sân hiên.Một viên cảnh sátmặc sắcphụctừvănphòngcảnhsáttrưởngđangđóngđôởđóđểkiểmsoátviệcravàonhà.Gióởđócànglúccàngbuốtlạnh,vàanhtađanggiậmchân,vỗđôitayđeogăngvàonhauđểtạorachúthơiấm.SựkhóởthấyrõtrênkhuônmặtlàmméomónụcườitrênmôianhtakhichàoHardwick.

“Càphêđangtớiphảikhông?”

“Khôngbiết.Nhưnghyvọnglàvậy,”Hardwickvừanóivừalớntiếngkhịtmũiđểnướcmũi không chảy ra.Hắnquay sangGurney. “Tôi không giữanhlâuđâu.Tôichỉmuốnanhchotôixemmấybứcthưmàanhnóilàởtrongphònglàmviệc–tôimuốnchắcchắnlàtoànbộsốthưcònởđó.”

Bêntrongcănnhàcổkínhxinhxắncólótthảmmàuhạtdẻ,tấtcảđềutĩnhlặng.Hơnbaogiờhết,nơiđâysặcmùitiền.

Page 152: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

20

MộtNgườiBạnCủaGiaĐình

Mộtngọnlửanhưtranhvẽđangcháyâmỉtronglòsưởilàmbằnggạchđá,vàkhôngkhítrongphòngtrởnêndịungọthơnnhờnhữngnốtlẩynồngnàncủakhóianhđào.BàCaddyMellerynhợtnhạtsongđiềmtĩnhđangngồichungtrênxôphacùngmộtngườiđànôngngoài70trongbộtrangphụcvừavặn.

KhiGurneyvàHardwickbướcvào,ngườiđànôngbậtdậykhỏighếdễdàngđếnmứcđángkinhngạcsovớituổicủaôngta.“Chàohaianh,”ôngtanói. Những lời ấy thốt ra với ngữ điệu phong nhã, hao hao giống giọngmiềnNam.“TôilàCarlSmale,bạncũcủaCaddy.”

“TôilàthanhtracấpcaoHardwick,cònđâylàDaveGurney,bạnngườichồngquácốcủabàMellery.”

“À,phảirồi,bạncủaMarkđâymà.Caddycónóivớitôikhinãy.”

“Chúngtôirấttiếcđãlàmphiềnhaivị,”Hardwickvừanóivừađảomắtquanhphòng.MắthắndừnglạitrênchiếcbàngiấySheratonnhỏnằmsátbứctườngđốidiệnlòsưởi.“Chúngtôicầnxemmộtvàigiấytờcóthểliênquanđến vụ án và chúng tôi có lý dođể tin rằng rất có thể chúngnằmtrongcáibànấy.BàMellery,tôixinlỗiphảilàmphiềnbàbằngnhữngcâuhỏinhưthếnày,nhưngbàcảmphiềnchotôixemquanónhé?”

Bà tanhắmmắt lại.Không thểnàobiết rõbà ta cóhiểu câuhỏihaykhông.

SmalengồilạichỗcũbêncạnhCaddytrênxôpha,đặttaylêncánhtaybàta.“TôitinchắcCaddykhôngphảnđốigìđâu.”

Hardwickdodự.“Ônglà…ngườiphátngôncủabàMelleryư?”

PhảnứngcủaSmalerấtkhóthấy–mộtnếpnhănnhỏtrênmũi,nhưphảnứngcủamộtphụnữnhạycảmkhinghemộttừthôlỗnàođóởbuổidạtiệc.

Page 153: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Bàgóaphụmởmắtra,mượnmộtnụcườibuồnbãđểlêntiếng.“Tôitincácanhhiểuđây làkhoảng thờigiankhókhăn.Tôihoàn toàn trôngcậyvàoCarl.Nhữnglờiôngấynóiđềukhônngoanhơnbấtkỳlờinàotôinói.”

Hardwickkiêntrì.“ÔngSmalelàluậtsưcủabàư?”

Bà ta quay về phía Smale vớimột vẻ phúc hậumà Gurney nghi ngờđượctăngcườngbằngthuốcValiumrồinói,“Ôngấylàluậtsưcủatôiđãhơnbamươinămnay,ngườiđạidiệncủatôilúcđauốmlẫnkhỏemạnh,lúcthịnhlẫnlúcsuy.Chúaạ,Carl,nghechẳngphảirấtđángsợsao?”

Smalemôphỏngnụcườihoàiniệmcủabàta,rồinóivớiHardwickbằnggiọngquảquyếthơnnữa.“Cácanhcứtựnhiênkhámxétphòngnàyđi,tìmrađượcvậtnàocóthểliênquanđếnviệcđiềutrathìcứtìm.Chúngtôitấtnhiên sẽ rất cảm kích nếu nhận được danh sách các vật dụng các anhmuốnmangđi.”

Cụm từ ‘phòng này’ có chủ ý ấy không qua đượcmắt Gurney. Smalekhôngchấpthuậnchocảnhsátkhámxét toànbộ.CóvẻnhưcâunóiấycũngkhôngquamặtđượcHardwick,xét từvẻmặtnghiêmnghịmàhắnthểhiệntrướcngườiđànôngbảnhbaonhỏthótrênxôpha.

“Tấtcảchứngcứchúngtôithugiữđềuđượckêkhaiđầyđủ.”GiọngcủaHardwicktruyềnđạtcảphầnthôngđiệpngầmẩn:“Chúngtôikhôngđưachoôngdanhsáchnhữngthứchúngtôimuốnlấyđâu.Chúngtôichỉđưachoôngdanhsáchnhữngthứchúngtôiđãlấythôi.”

Smale,rõràngcókhảnăngngheđượcnhữngthôngđiệpngầmẩn,mỉmcười.ÔngtaquaysangGurneyhỏibằngcáigiọngnhừanhựathưtháicủamình,“Nè,cóphảianhlàcáianhDaveGurneyđókhông?”

“Tôilàđứaconduynhấtcủabốmẹtôi.”

“Ôi,ôi,ôi.Mộtthanhtrahuyềnthoại!Rấthânhạnhđượcgặpanh.”

Gurney, vốn luôncảmthấykhóchịu trướckiểukhenngợinày,khôngnóigì.

CaddyMelleryphávỡsựimlặng.“Tôixinlỗi,nhưngđầutôinhứcnhưbúabổ,tôiphảiđinằmthôi.”

“Tôihiểu,”Hardwicknói.“Nhưngtôicầnbàgiúpchúngtôilàmrõmột

Page 154: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

sốchitiết.”

Smalenhìnthânchủcủamìnhmộtcáchâulo.“Chuyệnđókhôngthểđợiđượcmộthaitiếngđồnghồhaysao?BàMelleryđangbịđaurõvậycòngì.”

“Mấy câu hỏi của tôi chỉmất hai ba phút thôi. Tin tôi đi, tôi khôngmuốnxâmphạmquyềnriêngtưđâu,nhưngviệctrìhoãncóthểsẽgâyravấnđề.”

“Caddy?”

“ỔnmàCarl.Bâygiờhaylátnữathìcókhácgìđâu.”Bàtanhắmmắtlại.“Tôingheđây.”

“Tôirấttiếcphảibuộcbàsuynghĩvềnhữngthứnày,”Hardwicknói.“Bàcảmphiềnchophéptôingồiđâynhé.”Hắnchỉchiếcghếbành lưngcaogầnchỗCaddyđangngồi.

“Anhhỏiđi.”Mắtbàtavẫnnhắmnghiền.

Hắnngồi trên thànhnệm.Chẳng taycảnhsátnào lạicảmthấy thoảimáikhithẩmvấnmộtngườivừamớimấtngườithâncả.SongHardwicklạirachiềukhôngkhóchịulắmvớinhiệmvụnày.

“Tôimuốnnóisơquamộtthứmàsángnaybànóiđểchắcchắnlàtôihiểuđúng.Bànóiđiệnthoạiđổchuôngsau1giờsángmộtchút–lúcđóvợchồngbàđangngủđúngkhông?”

“Phải.”

“Vàbàbiếtmấygiờbởivì…?”

“Tôixemđồnghồ.Tôithắcmắckhôngbiếtailạigọivàogiờđó.”

“Rồichồngbàtrảlờiđiệnthoại?”

“Vâng.

“Ôngấynóigì?”

“Ôngấynói‘alô,alô,alô’–babốnlầngìđấy.Rồiôngấy…”

“Ôngnhàcóchobàbiếtngườigọinóigìkhông?”

“Khôngcó.”

“Rồivàiphútsau,bànghetiếngcongìđóthétlêntrongrừng.”

Page 155: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Tiếngrít.”

“Tiếngrítư?”

“Phải.”

“Bàphânbiệtnhưthếnàogiữa‘tiếngrít’và‘tiếngthét’?”

“Tiếngthét…”Bàtangừngnóivàcắnchặtmôidưới.

“BàMellery?”

“Anhcònđịnhhỏibaonhiêucâunhưvậynữahả?”Smalehỏi.

“Tôichỉmuốnbiếtbàấynghethứgìthôi.”

“Tiếngthétthìthườnglàcủangười.Tôisẽthétlênkhitôi…”Bàtachớpmắtnhưépmộthạtbụi rakhỏimắt, rồi tiếp tục. “Cònđây là congìđó.Nhưngkhôngphảitrongrừng.Nghenókêunhưđangởgầnnhàvậy.”

“Tiếngthétnày–tiếngrítmớiđúng–kéodàitrongbaolâu?”

“Mộthaiphútgìđấy,tôikhôngchắcnữa.Markxuốnggácthìkhôngcòntiếngđónữa.”

“Ôngnhàcónóiđịnhlàmgìkhông?”

“Ôngấynóiđểxemthửlàcáigì.Vậythôi.Ôngấychỉ…”Bàtangừngnóivàbắtđầuhítsâuvàotừnghơichậmrãi.

“Xinlỗibà,bàMellery.Tôikhônghỏilâunữađâu.”

“Ôngấychỉmuốnxemlàcáigìthôi,chỉcóvậy.”

“Bàcònngheđượctiếnggìkháckhông?”

Bàtađặttay lênmiệng,ômmávàhàmđểtựkiềmchế.Nắmtaythậtchặtcủabàtalàmxuấthiệnnhữngvệtđỏtrắngdướimóngtay.

Khibàtanói,lờibàtabịbàntaylàmnghẹnngào.

“Lúcđótôiđanglimdim,nhưngtôicónghetiếnggìđó,tiếnggìnghenhưtiếngvỗ–nhưcóaiđóvỗhaitayvàonhauvậy.Chỉcóvậythôi.”Bàtatiếptụcômmặtnhưthểtạoraáplựclênmặtlàcáchduynhấtkhiếnbàtacảmthấydễchịu.

“Cảm ơn bà,” Hardwick vừa nói vừa đứng dậy khỏi chiếc ghế bành.“Chúng tôi sẽ cốgắnggiảm thiểuviệcxâmphạmcuộc sốngcủabà.Cònbâygiờ,tôichỉmuốnxemquachỗbànlàmviệcđó.”

Page 156: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Caddyngẩngđầulênvàmởmắtra.Bàntaybàtabuônglơixuốngđùi,đểlạinhữngdấutaytímngắttrênhaimá.“Anhthanhtra,”bàtanóibằnggiọngyếuớtnhưngcươngquyết,“anhmuốnlấythứgìliênquanđếnvụánthì lấy,nhưngxintôntrọngquyềnriêngtưcủachúngtôi.Báochírấtvôtráchnhiệm.Disảncủachồngtôicótầmquantrọngrấtlớnđấy.”

Page 157: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

21

NhữngViệcƯuTiên

“Salầyvàomấythứthơthẩnnàylàchúngtasẽvắtgiòlêncổmàchạytrongnămtớichoxem,”Hardwicknói.Hắnphátâmrõchữthơthẩnnhưthểđólàloạisìnhlầybẩnthỉunhất.

Nhữngbứcthôngđiệpcủatênhungthủđượctrảiratrênmộtchiếcbànlớngiữaphònghọpquản trị của viện,nơi tổđiều tra tộiphạmđã trưngdụnglàmphònghợplưuđộngphụcvụchogiaiđoạnđiềutrasâubanđầu.

Đầu tiên là lá thưgồmhaiphầncủa ‘X.Arybdis’ đưa ra lời tiênđoánhuyềnbírằngconsốMellerysẽnghĩđếnlàsố658vàđòisốtiền289,87đôđểbùchochiphí tìmray.Sauđó,ba lá thưkiavớimứcđộđenẹtngàycàng cao đến bằng đường bưu điện. (Lá thư thứ ba trong số này đượcMellerybỏvàotúinilôngđựngthứcănđểgiữlạidấuvântay,nhưđãnóivới Gurney.) Bày ra trên bàn theo thứ tự còn có tấm séc 289,87 đô củaMellerybịtrảlạikèmbứcthưngắncủaGregoryDermottchobiếtkhôngcóaitên‘X.Arybdis’ởđịachỉtrênséc;bàithơhungthủđãđọcquađiệnthoạichotrợlýcủaMelleryghilại;băngghiâmđoạnnóichuyệnquađiệnthoạicủahungthủchiềuhômđóvớiMellery,trongđóMelleryđềcậpđếnconsố19;láthưtìmđượctronghộpthưcủaviệntĩnhtuđoánMellerysẽchọnconsố19;vàbàithơcuốicùngtìmthấytrênxácchết.Mộtlượngchứngcứrấtđángkể.

“Anhcóbiếtgìvềcáibịchni lôngấykhông?”Hardwickhỏi.Nóivềnilông,giọnghắnngheỉuxìunhưkhinóivềthơvăn.

“LúcấyMelleryhãihùngnghiêmtrọng,”Gurneynói.“Anhtanóivớitôirằngmuốngiữlạidấuvântaynàođócóthểđểlạitrênthư.”

Hardwick lắcđầu. “MấythứCSI[10]vớvẩnđâymà.Ni lôngnhìncóvẻcôngnghệcaohơngiấy.Chứngcứmàđểtrongtúinilôngsẽbịhưhạivìẩm.Mấythằngngu.”

Page 158: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

MộtviêncảnhsátmặcthườngphụcđeohuyhiệucảnhsátPeonytrênnónđangđứngchỗcửavớinétmặtưuphiền.

“Gìhả?”Hardwicknóinhư tháchvị kháchấymangđếnchohắnmộtvấnđềnữa.

“Nhómkỹthuậtmuốnvào.Đượckhông?”

Hardwickgậtđầu,nhưngsựchúýcủahắnđãtrởlạibộsưutậpnhữnglờiđedọacóvầnđiệuđangbàyrakhắpbàn.

“Chữviếtgọngàngđấy,”hắnnói,mặtnhănnhóghêtởm.“AnhnghĩsaohảDave? Anh nghĩ có khi nào ta đang điều tramột vụ ni cô giết ngườikhông?”

Nửaphútsau,cáckỹ thuậtviênxuấthiệntrongphònghọpbangiámđốccùngnhữngchiếctúiđựngchứngcứ,mộtlaptop,mộtmáyinmãvạchxáchtayđểdánnhãntạmthờivàotấtcảnhữngmónđồbàyratrênbàn.HardwickyêucầumỗivậtchứngphảiphôtôxongmớigửiđếnphòngthínghiệmởAlbanyđểkiểmtradấuvântaytiềmtàngvàphântíchchữviết,giấyvàmực–đặcbiệtlàbứcthưđểlạitrênxácnạnnhân.

GurneylặnglẽquansátHardwicklàmviệctrongvaitrògiámsátviênhiện trường.Mộtvụánkéodàinhiều thánghaynhiềunămthườngphụthuộcnhiềuvàonănglựccủangườiphụtráchhiệntrườngtrongnhữnggiờđồnghồđầutiêncủaquátrìnhđiềutra.TheoGurneythấythìHardwickthậtsựđanglàmviệcrấthiệuquả.Anhngồinhìnhắnđọctàiliệucủathợảnh về ảnh chụp và nơi chụpđể bảo đảm tất cả những khu vực có liênquanđềuđãkhámxét,kểcảnhữngkhuvựcmấuchốttrongphạmvitrangviên,lốiravào,tấtcảdấuchânvàvậtchứngthấyđược(ghếsânvườn,mẩuthuốc lá, chai vỡ), cái xácởhiện trườngbanđầu, và chỗ tuyết sũngmáuxungquanhxác.

Hardwick cũngyêu cầu thợảnh tìmcách chụp toànbộ trangviênvàkhuvựcxungquanhnhìntừtrêncao–mộtquytrìnhkhôngtheothônglệ,nhưngtronghoàncảnhnày,nhấtlàkhicómộtchuỗidấuchânchẳngdẫnđếnđâu,điềunàylàhợplý.

Ngoàira,Hardwickcònhộiývớibộđôithámtửtrẻđểxácnhậnhọđãthựchiệnnhữngcuộcthẩmvấnđượcphâncôngtrướcđó.Hắngặpnhân

Page 159: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

viên thu thậpchứngcứcấpcaođểxem lạidanhsáchcácvậtchứng thuthậpđược,vàyêucầumột trongnhững thámtửcủaanh tasắpxếpđưachó nghiệp vụ đến hiện trường vào sáng hôm sau – một dấu hiệu choGurneythấyHardwickđangnghĩrấtnhiềuvềbàitoándấuchân.Saucùng,hắnxemsổghichépcủalínhgácởcổngtrướcđểbảođảmkhôngcóaixâmnhậphiệntrườngtráiphép.NgồixemHardwicktiếpnhậnvàđánhgiá,lậpkếhoạchưutiênvàchỉđạo,Gurneykếtluậntaycảnhsátnàyvẫnđầynănglựcdướiáplựcnhưthuởhaingườicòncộngtác.Hardwicklàmộttênkhốncụccằnthếnàothìcũngkhôngthểphủnhậnhắnlàmviệcrấthiệuquả.

Vào4giờ15phút,Hardwicknóivớianh,“Ngàydàiđằngđẵng,màanhcóăntí lươngnàođâu.Saoanhkhôngvềgia trangcủaanhđi?”Rồihắnsữngngườilạimộtchút,nhưthểmộtýnghĩnàođóvừađộtkíchhắn,đoạnnóitiếp,“Ýtôilà,chúngtôikhôngtrảlươngchoanh.GiađìnhMellerycótrảlươngchoanhkhông?Cứtthật,tôicálàcó.Tàinănglẫylừngđâucógiárẻđược.”

“Tôikhôngcógiấyphép.Tôimuốnlấytiềnngườitacũngkhôngđược.Vảlại,tôichẳngmuốnlàmthámtửtưănlươngchútnào.”

Hardwickbắnchoanhmộtcáinhìnhoàinghi.

“Thật tìnhmànói,ngay lúcnày tôinghĩ tôisẽnghe theođềnghịcủaanhvàkếtthúcởđây.”

“Anhnghĩcóthểtạtquatổngbộđịaphươngtầmtrưamaiđượckhông?”

“Kếhoạchgìthế?”

“Haichuyện.Thứnhất, chúng tôicần lờikhaicủaanh–quákhứcủaanhvớinạnnhân,phiênbảncáchđâyđãlâuvàphiênbảnhiệntại.Anhbiếtcáchlàmviệccủachúngtôimà.Thứhai,tôimuốnanhdựmộtcuộchọp:mộtcuộchọpđịnhhướngđểmọingườilàmviệcănývớinhau.Báocáo sơbộ vềnguyênnhâncái chết, kếtquả thẩmvấnnhânchứng,máu,dấuvân,hungkhí,vânvân…Nhữnggiảthuyếtbanđầu,nhữngviệccầnưutiên,nhữngbướctiếptheo..Nhữnganhchàngnhưanhsẽrấtđượcviệc,sẽgiúpchúng tôiđiđúnghướng,không lãngphí tiền thuếcủadân.Khôngchiasẻtàinăngthiênbẩmphốthịcủaanhvớinhữngkẻphàmphuquêmùanhưchúngtôi làcó tộiđấy.Trưamainhé.Nếumangtheođược lời

Page 160: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

khaicủaanhthìtốtquá.”

Taynàycầnphảitinhkhônravẻ.Nhưvậymớinóilênđượcvịthếcủahắntrênđờinày.HardwickTinhKhôn,Tổtrọngán,Cụcđiềutratộiphạm,CảnhsátBangNewYork.Nhưngdưới lớpvỏnhốnhăngấy,Gurneycảmnhậnđượcmộtsựthật:Hardwickrấtcầnsựgiúpđỡcủaanhtrongmộtvụánđangngàycàngtrởnênlạlùng.

Gurneyláixevềnhàmànhưquênlãngcảnhvậtxungquanh.Mãiđếnkhiláilêncondốccaocủathunglũng,quatiệmtạphóaAbelardDillweedmộtđoạn,anhmớinhậnranhữngđámmâytụlạitrongngàyđãbiếnmất,thayvàođó làvầngsáng rực rỡcủamặt trờihoànghônrọi lênmạnTâynhững quả đồi.Những ruộngngô đầy tuyết tiếp giáp với con sông khúckhuỷutắmtrongmộtbứctranhmàuphấnsốngđộngđếnnỗimắtanhnhưsánglêntrướckhungcảnhđó.Rồi,vớimộttốcđộđángkinhngạc,mặttrờimàu san hô bỗng hạ xuống rặng núi đối diện, và vầng sáng bị dập tắt.Nhữnghàngcâytrụilálạimangmộtmàuđenthẫm.Vàtuyếttrởlạimộtmàutrắngtrốngtrải.

Gầnđếnnútrẽ,anhláichậmlại,mắtđểýmộtconquạbênmépđường.Con quạ đang đậu trênmột thứ gì đó khiến nó cao hơnmặt đường vàiphân.Khiđinganghàngvớinó,anhnhìnkỹhơn.Nóđangđậu trênxácmộtconthúcótúiôpốt.Lạ lùngthay, thôngthườngquạrất thậntrọng,nhưngconquạnàykhôngbayđimàcũngkhôngcóbiểuhiệnsợsệtxecộđingangqua.Nóđứngbấtđộng,toátlênmộtvẻgìđónhưlàmongngóng–làmchohoạtcảnhlạlẫmtrướcmắtcócáichấtcủacơnmộngmị.

Gurneyrẽvàođườngvàxuốngsốxeđểđichầmchậmlênđoạnđườngdốckhúckhuỷu–tâmtríanhchoánđầycảnhtượngconchimmàuđenấyđangđậumộtcáchcảnhgiác,trôngđợitrênxácconvậttrongbónghoànghônnhạtdần.

Cònhơn3câysốnữa–5phútnữa–làtớigiaolộdẫntớinhàGurney.Đếnđoạnđườngquêchậthẹpdẫntừkhothócđếncănnhàthìkhôngkhíđãuámvàlạnhlẽohơn.Mộttrậngiótuyếtnhưmộtbóngmaxoáydọcbãicỏ,gầnđếnkhurừngtốiđenthìtanbiến.

Anhdừngxegầnnhàhơnmọikhi,bẻngượccổáođểchốngchọicơn

Page 161: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

lạnh,rồihốihảchạyđếnchỗcửasau.Anhvừavàobếpthìđãnhậnrathứâm thanh trống trải không lẫn vào đâu được báo hiệuMadeleine đã đivắng. Như thể quanh cô có tiếng kêu yếu ớt của dòng điện,một nguồnnănglượngchiếmđầykhônggiankhinóhiệnhữuvàđểlạimộtsựtrốngrỗngnhưsờthấyđượckhinómấtđi.

Trongkhôngkhícòncóthứkhác,cáicảmxúccònđọnglạisánghômấy,sựhiệndiệnutốicủachiếchộptừtầnghầm,chiếchộpvẫnnằmtrênbàntràbênphíaphòngkhônghắtbóng,dảibăngtrắngmềmmạicủanóvẫnchưaaiđộngvào.

Vòngnhanhquaphòng tắmthôngvớigian trữ thứcăn,anhđi thẳngđếnphònglàmviệcvàkiểmtratinnhắntrênđiệnthoại.Chỉcómộttin.GiọngnóicủaSonya–óngmượtnhưxatanh,nhưđànviôlôngxen.“ChàoDavid,tôicókháchhàngnàymêmệttácphẩmcủaanhđây.Tôinóivớiôngấylàanhđanghoàntấtmộttácphẩmnữa,vàtôimuốnnóichoôngấybiếtkhinàothìtácphẩmhoànthành.Mêmệtkhôngphảilàmộttừgìghêgớmlắmđâu,cònchuyện tiềnbạc chắc không thành vấnđề.Gọi cho tôi càng sớm càng tốtnhé.Chúngtacầncùngnhaubànbạcvấnđềnày.CảmơnanhDavid.”

Anhđịnhphátlạitinnhắnthìnghetiếngcửasaumởrađóngvào.Anhấnnút‘dừng’trênmáyđểbỏđoạnphátlạivàgọivớira,“Emđấyà?”

Khôngcótiếngtrảlời,làmanhbựcdọc.

“Madeleine,”anhgọilớnhơnmứccầnthiết.

Anhnghetiếngcôtrảlời,nhưngquánhỏnênanhkhôngngheđượccônóigì.Đólàgiọngnóimàtronggiâyphúthằnhọcnàyđây,anhgọinólàcáigiọng‘nhỏtheokiểuthụ-động-gây-hấn’.Ýđịnhđầutiêncủaanhlàởlạitrongphòng,nhưngnhưvậycóvẻấutrĩquá,nênanhđirabếp.

Madeleinequaysangnhìnanhtừchỗtreoáoởphíakiacănphòngnơicôtreochiếcáokhoácmàucamcómũ.Tuyếtvẫncònlấmchấmkhắpnơitrênvaiáo,nghĩalàcôđãđiquarừngthông.

“Ngoàitrờiđẹpơilàđẹp,”côvừanóivừaluồnngóntayvuốtmáitócnâudày,làmphồngchỗtócbịáokhoáclàmxẹp.Côbướcvàogiantrữthứcăn,mộtphútsauđira,rồiliếcdọcngangkhắpmặtbếp.

“Anhđểmấyhạthồđàoởđâuthế?”

Page 162: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Gìcơ?”

“Chẳngphảiemđãnhờanhđimuahồđàosao?”

“Hìnhnhưemđâucónói.”

“Chắcemkhôngcónói.Haychắcanhkhôngngheemnói?”

“Anhkhôngbiết,”anhnói.Anhthấythậtkhókhớpđềtàinàyvàotâmtrạnghiệntại.“Maianhmua.”

“Muaởđâu?”

“ỞtiệmAbelard.”

“VàoChủnhậtư?”

“Chủ…ờphải,ngườitađóngcửamà.Emcầnmấyhạthồđàolàmgìcơ?”

“Emphụtráchlàmmóntrángmiệngmà.”

“Móntrángmiệnggì?”

“Elizabeth làmmón rau trộn vànướng bánhmì, Jan thì làmmónbòhầmđậu,cònemlàmmóntrángmiệng.”Mắtcôtốisầmlại.“Anhquênrồiư?”

“Maihọđếnư?”

“Đúngvậy.”

“Mấygiờ?”

“Cóvấnđềgìư?”

“Trưamaianhphảigiaolờikhaiviếttaychotổđiềutra.”

“VàoChủnhậtư?”

“Đâylàmộtvụđiềutraánmạngmà,”anhuểoảinói,mongsaolờinóicủamìnhnghekhôngphảinhưchâmbiếm.

Côgậtđầu.“Vậylàmaianhđicảngàyrồi?”

“Trongngàythôi.”

“Trongngàylàbaolâu?”

“Chúaạ,embiếtbảnchấtcủanhữngchuyệnnhưthếnàymà.

SựbuồnbãvàgiậndữđangganhđuatrongmắtcôlàmGurneybấtanhơncảcáitáttai.“Vậychắcmaianhvềnhàlúcnàođókhôngbiết,cũngcó

Page 163: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

thểăntốivớiemvàmọingườiđược,màcũngcóthểkhôngăntốiđược,”cônói.

“Anhphảigiaochongườitabảnlờikhaicóchữkývớitưcáchlànhân-chứng-tiền-vụ-án.Anhcómuốnlàmthếđâu.”Giọnganhđộtngộtlêncao,sửngsốt,phuntừngchữvàomặtcô.“Cónhiềuthứtrongđờichúngtabuộcphảilàm.Đâylànghĩavụpháplý–khôngphảilàchuyệnmuốnhaykhôngmuốn.Anhđâucósoạnrathứluậtphápchếttiệtấy!”

Cônhìnanhtrântrânvẻmệtmỏicũngbộcphátnhưcơngiậncủaanh.“Anhvẫnchưathấyvấnđềư?”

“Vấnđềgì?”

“Vấnđềlàbộnãocủaanhchỉbậnrộnnàogiếtngười,cốýgâythươngtích,rồimáume,quáivật,kẻdốitrá,ngườibịtâmthần,đếnnỗichẳngcònchỗchothứkhácnữa.”

Page 164: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

22

HiểuĐúngVấnĐề

Đêmhômấyanhdànhrahaigiờđồnghồviếtvàchỉnhsửalạilờikhai.Bảnlờikhaichỉđơngiảnkểlại–màkhôngdùngtínhtừ,khôngchứacảmxúchayýkiếngìhết–nhữngchitiếtcóliênquanđếnmốiquenbiếtgiữaanhvớiMarkMellery, gồmcảquanhệ thânmậtgiữahọ thờiđạihọcvànhững lần liên lạcgầnđây,bắtđầubằngviệcMelleryemailyêucầugặpmặtvàkếtthúcbằngviệcycươngquyếtkhôngmangvấnđềtrìnhcảnhsát.

Anhuốnghai lycàphêđậmđặctrongkhisoạn lờikhaivàvìvậyngủkhôngngon.Lạnhngười,đổmồhôi,ngứangáy,khátnước,cùngmộtcơnđaungắnngủichuyểntừchânnàysangchânkiamộtcáchkhóhiểu–mộtloạtcáccảmgiáckhóchịunốitiếpnhautrongđêmtạonênmộtvườnươmác tínhdànhchứanhữngsuynghĩphiềnmuộn,nhất lànhữngsuynghĩliênquanđếnnỗiđauanhthoángthấytrongmắtMadeleine.

Anhbiếtrằngnỗiđauấyđếntừquanđiểmcủacôvềnhữngchuyệnanhưu tiên. Lúc nào cô cũng than phiền rằng khi những vai trò trong cuộcsốngcủaanhxungđộtnhau,DaveThámtửluônluônthếchỗDaveNgườichồng.Anhvềhưuhaykhôngcókhácgì.Rõràngcôđãhyvọng lànósẽkhác,đếnmứctin làvậy.Nhưng làmsaoanh lạicó thểđingược lạibảnchấtcủamình?Dùcóquantâmtớicô,muốnởbêncô,muốncôhạnhphúcđếnmấy,thìlàmsaoanhcóthểtrởthànhmộtngườimàanhkhôngphải?Tríócanhhoạtđộnghiệuquảkhácthườngtrongmộtvàilĩnhvực,vàđiềulàmanhthỏamãnnhấttrênđờilàcóthểápdụngcáitrítuệthiênphúấy.Anhcómộtbộóccựckỳlogicvàmộtchiếcăngtenđượctinhchỉnhrấttốtđểcóthểdòđượcsựkhôngnhấtquán.Nhữngtốchấtnàykhiếnanhtrởthànhmộtthámtửxuấtchúng.Chúngcũngtạonênthứđệmtrừutượngchophépanhgiữkhoảngcáchvừaphảivớinhữngđiềukhủngkhiếptrongnghề.Nhữngcảnhsátkháccónhữngthứđệmkhác–rượuchè,tìnhđoànkếtanhem,sựyếmthếlàmchaisạncontim.LáchắncủaGurneylàkhả

Page 165: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

năngnắmbắt tìnhhuống, coi đó lànhững thử thách trí tuệ và tội ác lànhữngphươngtrìnhphảigiải.Anhlànhưthế.Anhkhôngthểđingượclạibảnchấtbằngcáchnghỉhưuđơngiảnnhưvậy.Anhnghĩđếnđóthìthiếpđi,mộtgiờđồnghồtrướclúcbìnhminhlódạng.

CáchWalnutCrossinggần97ki-lô-métvềphíaĐông,quaPeony16ki-lô-mét,trênmộtdốcnúinhìnđượctoàncảnhsôngHudson,TổngbộCảnhsátBangtạikhuvựccócảnhsắccủamộtpháođàimớidựnglên.Mặttiềnkhổnglồlátđáxámvànhữngcánhcửasổhẹpdườngnhưđượcthiếtkếđểchốngchọilạingàytậnthế.Gurneytựhỏiliệucóphảikiểukiếntrúcnàychịuảnhhưởngcủasựkiện11/9,cơncuồngloạnđãphátsinhranhiềudựáncònngớngẩnhơncảnhữngđồncảnhsátbấtkhảxâmphạmnhưthế.

Bêntrong,ánhđènhuỳnhquang làmtăngđến tộtđộkhí sắc thô rápcủanhữngchiếcmáypháthiệnkimloại,camerađiềukhiểntừxa,cácchốtbảovệchốngđạn,vàsànnhàbê tôngsángbóng.Cómộtchiếcmicrođểliên lạc với người lính gác trong chốt – thực sự giống phòngđiều khiểnhơn,vớimộtdãymànhìnhghilạihìnhảnhtừcameraanninh.Đènbêntrongchiếuánhsángchói lóa lạnh lùng lên tất cả cácbềmặt cứng, chongườilínhgácmộtvẻxanhxaokiệtquệ.Ngaycảmáitóckhôngmàucủaanhtatrôngcũngbệnhhoạndướiánhsángkhôngtựnhiênấy.Trônganhtanhưsắpnônmửa.

Gurneynói vàomicro, kìm lòng lại khônghỏihanxemanh ta có saokhông.“TôilàDavidGurney.TôiđếngặpanhJackHardwick.”

Anhlínhgácđẩytấmthẻthônghànhtạmthờivàdanhsáchđăngnhậpquamột khehẹpdưới chânmộtbức tường thủy tinhđáng gờmchạy từtrầnnhàxuốngchởngăncáchquầy.

Anhtanhấcđiệnthoạilên,tramộtdanhsáchdánởbêntrong,ấnbốnphímsốnộibộ,nóigìđómàGurneykhôngngheđượcrồiđặtđiệnthoạitrởlạigiá.

Mộtphútsaumộtcánhcửathépmàuxámởphầntườngcạnhchốtgácmởra,đểlộngườilínhmặcthườngphụcđãhộtốnganhngàyhômtrướcởviện.YrahiệuchoGurneymàhìnhnhưkhôngnhậnraanh,rồidẫnanhdọc theomộthành langxámkhông có gìnổi bật tớimột cánh cửaxám

Page 166: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

khácrồimởcửa.

Họbướcvàomộtphònghộinghịlớnkhôngcửasổ–khôngcửasổnhấtđịnh làđểgiữan toànchokháchthamdựkhỏibịmảnhkínhvỡgâysátthương nếu có khủng bố tấn công. Gurney hơi sợ không gian kín, ghétnhữngnơikhôngcửasổ,ghétnhữngtaykiếntrúcsưnàonghĩthiếtkếnhưvậylàhay.

Ngườihướngdẫnkiệmlờicủaanhđithẳngđếnmộtlưcàphêởgócxa.Đa số ghế ở bàn hội nghị chữ nhật đã có chủ là những người chưa vàophòng.Áokhoácđượctreo lủng lẳngsau lưngbốntrongsốmườighế,baghế khác dựa nghiêng vào chiếc bàn phía trước nhưmột cách giữ chỗ.Gurneycởibỏ chiếcáokhoácnhẹcómũđangmặc rồiđặt lên lưngmộtchiếcghếtrống.

Cửamở,Hardwickbướcvào,theosaulàmộtphụnữtócđỏvớidángvẻmọtsáchtrongbộcomlêkiểudànhchocảnamlẫnnữtaymangmộtcáilaptop vàmột bộ hồ sơ dày cộm, và tay TomCruise học đòi đi đến gặpchiến hữu củamình ở chỗ bình cà phê.Người phụnữ tiến tớimột ghếchưacóngườirồibỏđồđạccủamìnhlênchiếcbàntrướcmặt.HardwickđếngầnGurney,mặthắncócáivẻlấplửnggiữamongđợivàkhinhmiệt.

“Anhsẽđượctiếpđãiđặcbiệtđấy,anhbạnạ,”hắnthầmthìmộtcáchchóitai.“Chúngtarấtvinhhạnhchàođónsựcómặtcủaủyviêncôngtốquậntài-không-đợi-tuổitrẻnhấttronglịchsửtỉnh.”

Gurney cảm nhận được cái ác cảm theo phản xạ của mình đối vớiHardwick,mộtsựáccảmmàanhnhậnthấykhôngcânxứngvớisựgaygắtvôbổcủahắn.Dùđãcốgắngkhôngphảnứnglại,nhưngkhinóimôianhlạicứngđơ.“Việcycandựvàonhữngvụnhưthếnàychẳngphảilàchuyệnthườngtìnhsao?”

“Tôicónói làkhông thường tìnhđâunào,”Hardwickxìxầm. “Tôichỉnói là anh sẽ được tiếp đãi đặc biệt thôi.” Hắn liếc nhìn ba chiếc ghếnghiêngởgiữabànvàbằngcặpmôicongvútđangdầntrởthànhmộtphầncủakhuônmặt,hắnnhậnxétbângquơ,“Ngaivàngchobanhàthôngtháiđây.”

Theogótlờinhậnxétấy,cánhcửamởravàbangườiđànôngbướcvào.

Page 167: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

HardwickxìxầmngangvaiGurneynóichoanhbiếthọlàai.Thấyhắncó thể nóimà không cử độngmôi, Gurney chợt nhận ra cái nghiệpmàHardwickđãbỏlỡchínhlànghiệpdùngđếntàinóitiếngbụng.

“ĐạiúyRodRodriguez,mộtthằngnguhốnghách,”cáigiọngthìthầmkhông rõ từ đâu đến ấy cất lên khimột người đàn ông béo phệ, làn dangămthẩmmỹviện,vớinụcườiméoxệchcùngcặpmắthiểmác,bướcvàophòng và giữ cửa chomộtngười đàn ông caohơn theo sau –người nàythuộc dạngmảnh khảnh, cảnh giác, ánhmắt dáo dác khắp phòng nhìntừngngườichưađếnmộtgiây,“ủyviêncôngtốquậnSheridanKlineđấy,”tiếngthìthầmnói,“MuốntrởthànhThốngđốcKline.”

Ngườiđànôngthứba,khúmnúmtheosauKline,đầuhóitrướctuổivàkhắpngườitoátlênnétduyêncủamộtchéndưacảibắpĐứclạnhtanh,là“Stimmel,trợlýchínhcủaKline.”

Rodriguez dẫnhọ đến chỗmấy chiếc ghế nghiêng, cố tìnhmời Klinengồighếởgiữa,Klinemặcnhiênchấpnhận.StimmelngồibêntráiKline,Rodriguezngồibênphải.Rodrigueznhìnnhữngkhuônmặtcómặttrongphòngquacặpkínhgọngmỏng.Mớtócđenrậmrạpchảikiểuhếtsứcgọngàng,nhôlêntừchiếctránthấp,đượcnhuộmthấyrõ.Yđậpbànvàitiếngchát chúa bằng khớp đốt ngón tay, mắt nhìn quanh để chắc chắnmọingườiđangchúý.

“Theonghịtrìnhcủachúngtathìcuộchọpnàybắtđầulúc12giờtrưa,và12giờtrưalàconsốtrênđồnghồngaylúcnày.Xinphiềnmọingườivàochỗngồicủamình…?”

Hardwickngồi cạnhGurney.Nhómbình-cà-phê đi đến bàn, và trongvòngnửaphúttấtcảđềuantọatrênghế.Rodrigueznhìnquanhchuachát,nhưmuốnnóichuyêngiathựcthụchẳngmấtnhiềuthờigianđếnvậyđểổnđịnhtrậttự.

Thấy Gurney,miệng y nhếch lênmột cái, không rõ là cười khẩy haynhănmặt.Vẻmặtchuachátcànghằnsâukhiythấymộtchiếcghếtrống.Đoạnynóitiếp.

“Tôikhôngcầnphảinóichocácanhbiếtlàmộtvụgiếtngườigâyxônxaodưluậnđãrơivàotaychúngta.Chúngtacómặtởđâyđểchắcchắn

Page 168: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

chúngtađềucómặtởđây.”Yngừngnói,nhưxemthửcóaiđánhgiácaosựdídỏmđậmchấtthiềnnàykhông.Rồiydịchrachonhữngcáiđầuutốihiểu. “Chúngtađếnđâyđểchắcchắnrằngchúngtacùnghướngvềmộtnhiệmvụtừngàyđầuvụán.”

“Ngàythứhairồi,”Hardwicklẩmbẩm.

“Anhnóigìcơ?”Rodrigueznói.

Hai anh em sinh đôi nhà Cruise trao cho nhau những cái nhìn ngơngác.

“Hômnaylàngàythứhai,thưasếp.Hômqualàngàythứnhất,thưasếp,vàlàmộtngàychếttiệt.”

“Tất nhiên tôi nói bóng bẩy vậy thôi. Ý của tôi là chúng ta cần phảihướngvềcùngmộtnhiệmvụngaytừđầuvụánnày.Tấtcảchúngtađềuphảihànhquân theocùngmộtnhịp trống.Tôinóinhưvậy có rõkhôngnào?”

Hardwickgậtgùmộtcáchngâythơ.RodriguezvờnhưtảnglờHardwickvàhướngnhữnglờibìnhluậncủamìnhđếnnhữngngườinghiêmtúchơnđangngồiởbàn.

“Từnhữngthôngtinítỏimàchúngtabiếtđượctạithờiđiểmnày,thìvụánhứahẹnsẽkhókhăn,phứctạp,nhạycảm,gâychấnđộngnữacũngnên.Tôiđượcbiếtnạnnhânvừalànhàvănvừalànhàdiễnthuyếtthànhđạt.Giađìnhbênvợnổitiếnglàgiàusụ.KháchhàngcủaViệnMellerybaogồmmộtsốnhânvậtlắmtiền,bảothủ,phiềnphức.Yếutốnàotrongsốđócũngcóthểtạonênmộtgánhxiếctruyềnthôngnhộnnhạo.Đặtbayếutốnày lại vớinhau là cácanhsẽ cómột thử tháchhết sứcgaygođấy.Bốnmấuchốtđểpháán là tổ chức,kỷ luật, giao tiếp, vàgiao tiếpnhiềuhơnnữa.Cácanhcóthấygì,nghegì,kếtluậngìđinữacũngchỉlàcôngcốcnếucácanhkhôngghiâmhaybáocáolạiđúngquytrình.Giaotiếpvàgiaotiếpnhiềuhơnnữa.”Yliếcxungquanh,đưamắtnhìnHardwicklâunhất,nhậnraHardwick,mộtcáchkhôngtếnhị lắm, làtaychuyênphạmluậtvềghiâmvàbáocáo.Hắnđangsămsoimộtđốmtànnhanglớntrênmubàntayphải.

“Tôikhôngthíchngườinàophálệ,”Rodrigueznóitiếp.“Nhữngkẻphá

Page 169: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

lệvềlâuvềdàisẽgâyranhiềurắcrốihơnnhữngngườiphạmluật.Kẻphálệ lúcnào cũngnóimình làm vậy để giải quyết chuyệnnày chuyện kia.Thựctếlàbọnhọlàmvậychỉđểthuậntiệnchobảnthânthôi.Bọnhọlàmvậyvìthiếukỷluật,màthiếukỷluậtthìsẽpháhoạicơcấuhoạtđộng.Nênmọingườinghetôinóichorõđây.Trongvụnàychúngtasẽtuântheoluậtlệ.Toànbộcácluậtlệ.Chúngtasẽsửdụngdanhsáchkiểmtra.Chúngtasẽđiềnbáocáomộtcáchchitiết.Chúngtasẽnộpbáocáođúnggiờ.Mỗivấnđềsẽđiquamộtkênhcụthể.MọithắcmắcpháplýphảigửiđếnvănphòngcủacôngtốviênKlinetrướckhi–tôinhắclại,trướckhi–chúngtacóbấtcứhànhđộngnàochưachắcchắn.Giaotiếp,giaotiếp,giaotiếp.”Ynémnhữngtừấynhưnémhỏapháotới tấpvàovị trícủađịch.Xét thấymọikhángcựđềuđãbịdậptắt,yquayngườingọtxớtsangủyviêncôngtốquậnvẫnluôntỏrabồnchồnsuốtcuộchôhào,rồinói,“Sheridan,tôibiếtanhrấtquantâmđếnvụánnày.Anhcómuốnnóigìvới tổđiềutracủachúngtôikhông?”

Klinenởrộngmộtnụcườimànhìnxacóthểtưởng lầmlànồnghậu.Nhìngần,ngườitasẽthấymộtchínhtrịgiarừngrựcngọnlửatựluyến.

“Tôichỉmuốnnóilàtôiđếnđâyđểgiúpđỡ.Khảnăngđếnđâuthìgiúpđếnđó.Cácanhlàdânchuyênnghiệp,đượcđàotạo,cókinhnghiệm,cótàinghệ.Cácanhbiếtcôngviệccủamình.Đâychínhlàsôdiễncủacácanh.”MộttiếngkhúckhíchnhonhỏlọtvàotaiGurney.Rodriguezchớpmắt.LẽnàoRodriguezlạibắtđúngtầnsốcủaHardwickđếnvậy?“NhưngtôiđồngývớiRod.Đâycóthểlàmộtbuổitrìnhdiễnrấtlớn,mộtbuổitrìnhdiễnrấtkhó để xuôi chèomátmái. Chắcmột điều rằng nó sẽ lên ti vi, và sẽ cónhiềungườixem.Cácanhchuẩnbịđọcnhữngcáitítgiậtgânđilàvừa–‘ÁnmạngđẫmmáucủamộtbậcthầyThờiĐạiMới’.Muốnhaykhông,vụnàycũnglàứngcửviênchomấytờbáolácải.Tôikhôngmuốnchúngtaxấumặt như lũ ngu ở Colorado làm be bét vụ Jon Benét hay lũ ngu ởCalifornialàmbebétvụSimpson.Vụánnàychúngtasẽtunghứngnhiềutráibóng,vànếubóngrớtthìhaitaychúngtasẽlàmộtmớlộnxộn.Mấytráibóngđó…”

Gurneymuốnnghehếtkếtcụccủamấytráibóngkia,nhưngsựtòmòcủaanhchưađượcđápứng thìKlineđã imbặt trướcmột tiếng chuông

Page 170: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

điệnthoại.Tiếngchuôngphiềnnhiễuấythuhútsựchúýcủamọingười,mỗingườimỗivẻkhóchịukhácnhau.RodriguezsừngsộnhìnHardwickthò tayvào túi, trình radụngcụphá rối, rồinghiêmchỉnhngâm lạicâuthầnchúcủađạiúy,“Giaotiếp,giaotiếp,giaotiếp.”RồiHardwickbấmnút‘nối’đểtrảlờicuộcđiệnthoại.

“Hardwickđây…Nóiđi…Ởđâucơ?…Nókhớpvớidấuchânư?…Saonólạiởđó,cóthấydấuvếtnàokhông?…Saohắnlạilàmvậy,cácanhcóbiếtkhông?…Được rồi, đưađếnphònggiámđịnhcàng sớmcàng tốt…Khôngthànhvấnđề.”Hắnấnnút‘ngắt’rồitrầmtưnhìnđiệnthoại.

“Này?”Rodrigueznói,ánhmắtsừngsộđãbịsựtòmòlàmméomó.

Hardwicknhằmcâutrảlờivàongườiphụnữtócđỏ.Côtađểmởlaptoptrênbànvànhìnhắnmộtcáchtrôngchờ.

“Tintừhiệntrường.Tatìmđượcđôiủngcủahungthủ–hoặclàđôiủngleo núi nào đó khớp với dấu ủng rời khỏi xác chết. Đôi ủng đang trênđườngtớichỗngườicủacôởphònggiámđịnhđấy.”

Côtócđỏgậtgùrồibắtđầugõgõbànphím.

“Tôinhớanhnóidấuchânđiđếnmộtnơixaxôinàođó thìmấtdấumà,”Rodrigueznói,nhưthểyvừabắttạitrậnHardwicknóidốiđiềugìđó.

“Đúng,”Hardwicknóimàkhôngnhìny.

“Vậythìđôiủngtìmđượcởđâu?”

“Cũngởcáichỗxaxôiấy.Trênmộtcáicâygầnchỗmấtdấu.Treolủnglẳngtrêncành.”

“Anhmuốnnóivớitôilàtênhungthủcủaanhleocây,tháoủngra,rồiđểlạitrênđóư?”

“Ờ…ởđâu…ýtôilà,sauđóhắnlàmgì?”

“Chúng ta có biết cái khỉ gì đâu. Có lẽ đôi ủng sẽ chỉ cho ta đi đúnghướng.”

Rodriguez thốt ramộtgiọngcườigaygắtnhưtiếngquát. “Cứhyvọngvậyđi.Trongkhichờđợi,tatrởlạinghịtrìnhnào.Sheridan,hìnhnhưanhbịngắtlờichỗnàođó.”

“Cùngvớiquảbóngcủaanhta trênkhôngtrung,”giọngthì thầmcủa

Page 171: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

nghệsĩnóitiếngbụngcấtlên.

“Khônghẳnlàgiánđoạnđâu,”Klinenói,cườinhănnhóngụý.“Tìnhthếnàotôicũngcóthểxoaychuyểntheohướngcólợi.”

“Thật ra, tôi thíchnghehơn–nhất lànghetin tức trongngành.Cànghiểurõvấnđềthìtôicànggiúpđượcnhiều.”

“Tùyanhthôi,Sheridan.Hardwick,anhdườngnhưthuhútđượcsựchúýcủamọingười.Anhtrìnhbàynhữngdữkiệncònlạiđinào–càngngắngọncàngtốt.Tuycôngtốviênđâyrấtrộnglượngchuyệngiờgiấc,nhưngcậuấycònnhiềuchuyệnphảilàm.Nhớkỹđấynhá.”

“Đượcrồi,mấynhóc,cáccậungheđạiúynóirồiđấy.Đâylàphiênbảnnén gọnđây, tôi nóimột lần thôi. Khôngđượcmơmộng giữa banngày,khônghỏinhữngcâungusi.Nghenày.”

“Này!” Rodriguez giơ cả hai tay lên. “Tôi khôngmuốnmọi người cảmthấylàkhôngđượchỏigìcả.”

“Nóibóngbẩythôi,sếpạ.Tôichỉkhôngmuốngiữủyviêncôngtốquậnlâuhơnmức cần thiết thôi.”Hắnđọc rõ chứcdanh củaKline bằngmộtgiọngtôntrọngđượckhoatrươngđúngmứcđểcóthểvừasỉnhụcbónggióvừagiữởmứcđộmơhồkhôngaibắtbẻđược.

“Được thôi, được thôi,”Rodrigueznói kèmmột cái vẫy taynônnóng.“Nóiđi.”

Hardwickbắtđầuthuậtlạimộtcáchđơnđiệunhữngdữkiệnđangcó.“Trongkhoảngthờigian3đến4tuầntrướcánmạng,nạnnhânnhậnđượcnhiềuláthưmangtínhquấynhiễuhoặcđedọa,cùngvớihaicuộcgọi,mộtcuộcdotrợlýcủaMellerynhậnvàghilại,còncuộckiadonạnnhânnhậnvàghiâmlại.Bảnsaocủanhữngthứnàychúngtôisẽphânphátsau.VợnạnnhânlàCassandra(còngọilàCaddy)trìnhbáorằngvàođêmxảyraánmạngvợchồngbàtabịmộtcuộcgọilúc1giờsángđánhthức,nhưngkhibắtmáythìngườigọicúpngay.”

RodriguezchưakịpmởmiệngthìHardwickđãđoánđượccâuhỏivàtrảlời.“Chúngtôiđãliênlạcvớicôngtyđiệnthoạiđểxemlịchsửcuộcgọicóđịnhvàcuộcgọidiđộngvàođêmxảyraánmạngvàvàothờiđiểmhaicuộcgọi trướcđó.Tuynhiên,xét thấymứcđộhoạchđịnhkỹ lưỡngtrongviệc

Page 172: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

thực hiện tội ác này, tôi không nghĩ hung phạm lại để lại dấu vết điệnthoạichotatheodõi.”

“Đểxemsaođã,”Rodrigueznói.

Gurneykết luậnrằng tayđạiúynày làngười luôndànhưu tiênhàngđầuchoviệcphải ravẻkiểmsoátđượcbấtkỳ tìnhhuốnghaycuộcđàmthoạinàomàythamgia.

“Vâng,thưasếp,”Hardwicknóibằngcáivẻkínhcẩnkhoatrương,tìnhtếkhóbắtbẻ,màhắnđãrấtthànhthục.“Trởlạicâuchuyện,vàiphútsauhọbịnhiềutiếngđộnggầnnhàquấynhiễu–nhữngtiếngđộngmàbàvợmôtảlàtiếngrítcủathúvật.Khitôitrởlạivàhỏibàtalầnnữathìbàtanóilàbàtanghĩchắccólẽlàmấycongấuchóđánhnhau.Chồngbàtaraxem.Mộtphútsaubàtanghemộttiếngmàtheobàtamôtảlàgiốngnhưtiếngmộtcáitátbịbópnghẹt,sauđókhônglâuchínhbàtađirakiểmtra.Bà ta thấy chồng nằm trên sân hiên ngay bên ngoài cửa sau. Máu lanxuốngtuyếttừvếtthươngtrêncổhọng.Bàtahétlên–hoặcnhớlàcóhét–cốsứccầmmáunhưngkhôngđược,xongbàtachạytrởlạivàotrongnhà,gọi911.”

“Anhcóbiếtchắcbàtacóthayđổitưthếxácchếtkhicócầmmáuhaykhôngđâu,đúngkhôngnào?”Rodriguezkhiếncâuhỏinghenhưmộtcâuhỏimẹo.

“Bàtanóilàkhôngnhớ.”

Rodrigueztrôngcóvẻhoàinghi.

“Tôitinbàta,”Hardwicknói.

Rodrigueznhúnvaibằngmộtcáchvẻnhưđánhgiáthấpniềmtincủatất cả những người đàn ông khác. Liếc qua những ghi chép của mình,Hardwicktiếptụcbàitườngthuậtkhôngchútcảmxúccủamình.

“CảnhsátPeonyđếnhiệntrườngtrướctiên,sauđólàxecủavănphòngcảnhsát trưởng, tiếp theo làquânnhânCalvinMaxon từdoanh trạiđịaphương.CụcĐiềutraTộiphạmđượcliênhệlúc1giờ56phútsáng.Tôiđếnhiệntrườngvàolúc2giờ20phútsáng,cònnhânviênkhámnghiệmtửthithìđếnlúc3giờ25phútsáng.”

Page 173: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“NhắctớiThrashermớinhớ,”Rodriguezgiậndữnói,“anhtacógọichoainóilàsẽđếntrễkhôngvậy?”

Gurneyliếcdọcdãymặtđangngồiởbàn.Chắchọđãquáquenvớicáitênlạlùngnàycủangườikhámnghiệmtửthinênchẳngaicóphảnứnggì.Cũngchẳngthấyaicóhứngthúgìvớicâuhỏiấy–chothấytaybácsĩnàylàmộttrongnhữngngườiđếntrễkinhniên.Rodrigueznhìnchằmchằmchỗcửaphòng,nơilẽraThrasherđãphảiđivàocáchđâymườiphút,vừanhìnvừagiậnâmỉtronglòngvìcóngườiđãlàmtráilịchlàmviệccủay.

Như thể bấy lâu Thrasher vẫn đang thập thò sau cửa chờ đội trưởnggiậnsôilên,cánhcửabậtmởvàmộtngườiđànôngcaolêunghêuđiloạngchoạngvàophòngcùngmộtchiếccặphồsơkẹpdướitay,mộtbìnhcàphêtrêntay,trôngnhưđangnóidở.

“…thicôngbịđìnhtrệ,côngnhânlàmviệc.Ha!Mấytấmbiểnghivậymà.”Ôngtamỉmcườirạngrỡvớinhiềungườitheotuầntự.“Hìnhnhưcáitừlàmviệc cónghĩa làđứngđực ra gãiháng thìphải.Nhiều vụnhư vậylắm.Khôngcóđào látgìnhiềuđâu.Tôicó thấyđào látgìđâu.Một lũ lỗmãngthiếunănglựcchỉbiếtcảnđường.”ÔngtangónhìnRodriguezquacặpkínhlệch.“Chuyệnđóchắccảnhsátbangchẳnglàmgìđượcđâu,phảikhôngđạiúy?”

Rodriguez phản ứng lại bằng một nụ cười mệt mỏi của một ngườinghiêmtúcbuộcphảiđốiphóvớilũngốc.“Chàobuổitrưa,bácsĩThrasherạ.”

Thrasherđặtcặpvàcàphêlênchiếcbànnằmtrướcchiếcghếtrốngcònlại.Ánhmắtôngtaphóngquanhphòng,dừnglạiởủyviêncôngtốquận.

“ChàoSheridan,”ôngtanóicùngchútngạcnhiên.“Thamgiavụnàytừsớmư?”

“AnhcóthôngtinthúvịchochúngtôiphảikhôngWalter?”

“Phải,đúnglàcóđấy.Ítralàmộtngạcnhiênnhonhỏ.”

Háohứcmuốngiữquyềnkiểmsoátthấyrõ,Rodriguezdiễntròlèoláitiếpcuộchọpđangbỏdở.

“Nàymọingười,tôithấyđâylàcơhộiđểbiếnsựchậmtrễcủavịbácsĩ

Page 174: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

đâytheohướngcólợichota.Trướcgiờtađãnghephântíchcácdiễnbiếnxungquanhviệcpháthiệnxácrồi.Dữkiệnsaucùngmàtôinghecóliênquanđếnviệcbácsĩkhámnghiệmđếnhiệntrường.Bácsĩkhámnghiệmđãđếnđâyrồinày–vậytạisaobâygiờtakhônggộpbáocáocủaôngtavàobàitườngthuậtnhỉ?”

“Ýhayđấy,”Klinenói,mắtvẫnkhôngrờikhỏiThrasher.

Vịbác sĩbắtđầunóinhưđãcóýđịnh trìnhbàyngay từphútông tađến.

“Một tuần sauquý vị sẽ có vẫnbảnbáo cáođầyđủ.Hômnay tôi chỉtrìnhbàysơlượcthôi.”

Đó có phải làmột câu nói hóm hỉnh hay không, Gurney trầmngâm, thìcũngchẳngcóaiđánhgiácaocả.Cólẽnóđượclặpđilặplạithườngxuyênđếnnỗikhángiảđãtrơtai.

“Mộtvụgiếtngườirấtlýthú,”Thrashernóitiếp,tayvớilấybìnhcàphêtrênbàn.Ôngtauốngmộtngụmlâu, trầmtưrồiđểbìnhcàphê lại trênbàn.Gurneymỉmcười.Concò tóchungbùxùnàycósở thíchcanhthờigianvàưanhữnggìkịchtính.“Mọithứkhônghoàntoànnhưbềngoàibanđầuđâu.”

Ôngngừngnói,chờchocănphòngsắpnổtungvìsốtruột.

“Khám nghiệm tử thi sơ bộ tại hiện trường dẫn đến giả thuyết rằngnguyênnhâncáichếtlàđứtđộngmạchcảnhdobịđâmchémnhiềunhátbằngmộtcáichaivỡđượcpháthiệnsauđótạihiệntrường.Tuynhiên,kếtquảmổxácbanđầuchothấynguyênnhâncáichếtlàđứtđộngmạchcảnhdomộtviênđạnduynhấtbắnvàocổnạnnhânởcựlygần.Vếtthươngcủachai làvết thươngbồivàovết thươngcủasúngsaukhinạnnhânđãgụcxuống.Cóítnhấtmườibốnnhátđâm,cólẽđếnhaimươinhát,nhiềunhátđểlạimảnhthủytinhtrongmôcổ,trongđóbốnmảnhxuyênthẳngquacơcổvàkhíquảnrồiđâmlòirađằngsaugáy.”

Cómộtkhoảnglặngởbàn,kèmtheolànhiềuvẻmặtbốirốivàhứngthúkhác nhau. Rodriguez chụm đầu ngón tay lại để tạo thành hình thápchuông.Ylàngườilêntiếngđầutiên.

“Vếtđạnư?”

Page 175: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Vếtđạn,”Thrashernói,bằngsự thíchthúcủamộtngười thíchkhámphánhữngthứkhôngaithấytrướcđược.

RodrigueznhìnHardwickvớivẻcáobuộc. “Tạisaochẳngnhânchứngnàocủaanhnghetiếngsúnghả?Anhnóivớitôicóítnhấthaimươikháchởtrangviênmà,nếuvậythìlẽnàobàvợlạikhôngnghe?”

“Bàtacónghe.”

“Gìhả?Anhbiếtbaolâurồi?Saotôikhôngbiết?”

“Bàtacónghemàkhôngbiết,”Hardwicknói.“Bàtanóicónghetiếnggìđónhưtiếngmộtcáitátbịbópnghẹt.Lúcđóbàtachưathấytiếngđócóýnghĩa gì cả, và tôi cũng chẳng thấy có nghĩa lý gì,mãi đến bây giờmớihiểu.”

“Bịbópnghẹtư?”Rodriguezhỏimột cáchngờvực. “Anhmuốnnói lànạnnhânbịbắnchếtbằngsúnggiảmthanhư?”

MứcđộchúýcủaSheridanKlinetăngvọtlênmộtbậc.

“Vậylàrõrồicòngì!”Thrasherlato.

“Rõgìcơ?”RodriguezvàHardwickđồngthanhhỏi.

CặpmắtcủaThrasheránhlênvẻđắcthắng.“Rõtạisaocólôngngỗngtrongvếtthương.”

“Cảtrongmẫumáuquanhchỗcáixácnữa.”Giọngcôtócđỏnghekhôngthểphânbiệtđượclànamhaynữcũngnhưbộcomlêcủacôta.

Thrashergậtđầu.“Tấtnhiêntrongđócũngcónữa.”

“Trêungươithật,”Klinenói.“Aitrongcácanhhiểuchuyệnthìbỏchútthờigiannóichotôihiểuđượckhông?”

“Lôngngỗngấy!”ThrasherhétmộttiếngnhưthểKlinebịnặngtai.

VẻmặtngơngácthựctìnhcủaKlinebắtđầuphủđầybănggiá.

Hardwick lên tiếng khi chợt hiểu ra sự thật. “Tiếng súnghãm thanh,cùngvớisựxuấthiệncủalôngngỗng,chothấyhiệuứnghãmthanhcólẽđượctạorabằngcáchbọcsúngtrongmộtloạivậtliệubằnglôngnàođó–cóthểlàáokhoáctrượttuyếthoặcáokhoáccómũtrùmđầu.”

“Anhmuốnnói tacó thểhãmthanhcủasúngbằngcáchcầmnóbên

Page 176: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

trongáokhoáctrượttuyếtư?”

“Khônghẳnthế.Ýtôilànếutôicầmsúngtrongtayvàquấnquanhnó–nhấtlàquanhhọngsúng–mộtloạivậtliệubằnglôngđủdày,thìtiếngnổcóthểgiảmxuốngthànhtiếngcủamộtcáitát,nếunghetừbêntrongmộtcănnhàđóngcửasổđượccáchlytốt.”

Lời lý giải dường như thỏamãn đượcmọi người trừ Rodriguez. “Tôimuốnxemkếtquảvàicuộcthửnghiệmtrướckhitinchuyệnđó.”

“Anhkhôngnghĩđólàbộphậnhãmthanhthựcsựsao?”Klinenghecóvẻthấtvọng.

“Cóthểchứ,”Thrashernói.“Nhưngnếuvậyanhphảicócáchgiảithíchkhácchomấycáihạtlôngngỗnglitiđóchứ.”

“Vậylà,”Klinenói,“hungthủbắnnạnnhânởcựlygần…”

“Khôngphảiởcựlygần,”Thrasherxenvào.“Ởcựlygầntheonghĩalàhọng súng gần chạm vào nạn nhân, nhưng không có chứng cứ nào chothấynhưvậy.”

“Vậythìbắntừkhoảngcáchbaoxa?”

“Khónóilắm.Trêncổcóvàivếtbỏnglấmchấm,rờirạcdothuốcsúngđể lại, nghĩa là súngphải bắn trong vòngmộtmét rưỡi, nhưng vết bỏngkhôngnhiềunênkhông tạo rahình thùgì.Khoảngcáchbắncó thể còngầnhơnnữa,vàvậtliệubaoquanhhọngsúngđãgiảmthiểuvếtbỏngdothuốcsúng.”

“Tôicóthấyanhtìmđượcviênđạnnàođâu.”RodrigueznhằmcâuphêbìnhvàomộtđiểmtrênkhôngtrunggiữaThrashervàHardwick.

HàmGurneycứnglại.AnhđãlàmviệcchonhiềungườinhưRodriguez–nhữngkẻlầmtưởngrằnghammuốngiànhquyềnkiểmsoátcủamìnhlàthuậtlãnhđạovàluônmiệngphảnđốilàngoancường.

Thrasherđáplạitrướctiên.“Viênđạntrượtchỗđốtsống.Ởchỗcóthểchặnlạiviênđạnlàmôcổthìlạikhôngcónhiều.Tacómộtvếtthươngvàovà một vết thương ra – và vết thương nào cũng khó phát hiện bởi tổnthươngdonhữngvếtđâmbồivàosauđó.”Nếuôngtađangvờvịtđểcâuđượclờikhen,Gurneynghĩ,thìđâylàmộtcáihồchếtchẳngcógìđểcâu.Rodriguez

Page 177: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

chuyểnánhmắtdòhỏisangHardwick.GiọngHardwickmộtlầnnữasuýttỏtháiđộbấtphục.

“Chúngtôikhôngtìmđạn.Chúngtôikhôngcólýdogìđểtinlàcóđạncả.”

“Giờcácanhcólýdorồiđấy.”

“Luậnđiểmhayđấy,thưasếp,”Hardwicknóivớimộtchútgiễucợt.Hắnrútđiệnthoạirarồinhậpvàomộtsố,vừanhậpvừađixarakhỏibàn.Dùhắnnóinhỏnhưngaicũngbiếthắnđangnóichuyệnvớimộtsĩquantạihiệntrườngvàyêucầuanhtaưutiêntìmkiếmviênđạn.Khihắntrởlạibàn,Klinehỏicóhyvọngtìmđượcviênđạnbắntừngoàinhàkhông.

“Thườngthìkhông,”Hardwicknói.“Nhưngtrongtrườnghợpnàycókhảnăngđó.Nếuxétđếnvịtríxácchết,tacóthểthấynạnnhâncólẽbịbắnkhiđangxoaylưngvềphíanhà.Nếuđạnkhôngbịlệchnhiềuthìtacóthểtìmthấytronglớpgỗbọcquanhtườngngoài.”

Klinegậtđầuchầmchậm. “Được rồi, vậy thì,mộtphút trước tôiđịnhnóinhưvậynày,đểxemtôicóhiểuđúngvấnđềkhôngnhé–hung thủbắnnạnnhânởcựlygần,nạnnhângụcxuốngđất,độngmạchcảnhbịđứt,máubắnratừcổ.Sauđóhungthủđậpvỡmộtcáichairồingồixổmxuốngcạnhxácvàđâmxác14nhát.Cóphảibứctranhnhưvậykhông?”Klinehỏimộtcáchngờvực.

“Ítnhất14nhát thôi, có thểnhiềuhơn,”Thrashernói. “Khinhátđâmchồngchấtlênnhauthìrấtkhóđếmchínhxáclàbaonhiêu.”

“Tôihiểu,nhưngýcủatôilà,tạisaolạivậy?”

“Xác định động cơ không phải là lĩnh vực chuyên môn của tôi,”Thrashernóinhưthểkháiniệmnàynganghàngvềmặtkhoahọcvớiviệcgiảimãgiấcmơ,“hãyhỏicácđồngchítrongtổđiềutracủachúngtaởđâyvềvấnđềđó.”

KlinequaysangHardwick. “Cáichaivỡ làmộthungkhí tiện tay thôi,mộthungkhínhấtthời,mộthungkhíởquánrượuthaychodaohaysúng.Mộtngườiđãcósúngnạpđầyđạnrồicònmangtheochairượuvỡlàmgìnữa,vàtạisaohắnlạidùngchaisaukhiđãgiếtchếtnạnnhânbằngsúngchứ?”

Page 178: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Đểbảođảmlànạnnhânchếthẳnchăng?”Rodriguezthửgiảithích.

“Vậysaokhôngbắnnạnnhânmộtphátnữalàxong?Tạisaokhôngbắnvàođầu?Tạisaolúcđầukhôngbắnvàođầuchorồi?Bắnởcổlàmgì?”

“Cólẽhắnlàmộttaysúngdởẹc.”

“Từcựlycáchxácmộtmétrưỡiư?”KlinequaysangThrasher.”Chúngtacóchắcvềtrìnhtựrataykhông?Bắnxongmớiđâmư?”

“Chắcchứ,theocáchnóitrướctòathì,chắcđếnmộtmứcđộhợplývềmặt chuyênmôn. Vết bỏng do thuốc súng tuy ít nhưng rất rõ. Nếu lúchungthủnổsúng,vùngcổđãdínhđầymáutrướcđódobịđâmthìkhôngthểnàothấyđượcvếtbỏngrõđếnvậy…”

“…vàtađãtìmđượcviênđạntừ lâurồi.”Côtócđỏnóimộtcáchnhỏnhẹ, tỉnh rụi mà chỉ một vài người nghe được. Kline nằm trong số đó.Gurney cũng vậy. Anh đang tự hỏi khi nào thì có người hiểu được luậnđiểmnày.Hardwickkhôngbiếtđangnghĩgìnhưngkhôngcóvẻgìlàngạcnhiên.

“Cônóivậylàsao?”Klinehỏi.

Côtatrảlờimàkhôngđưamắtrakhỏimànhìnhmáytính.“Nếutrongđợttấncôngđầutiênnạnnhânbịđâm14nhátởcổ,trongđó4nhátxuyênthẳngquacổ,thìkhócókhảnăngnạnnhâncònđứngvữngđược.Vànếuôngtabịbắntừtrênxuốngkhiđangnằmngửathìviênđạnphảinằmởphầnđấtdướixácchứ.”

Klinenémchocô tamộtcáinhìncânnhắc.Gurney trầmngâmnhậnthấykhôngnhưRodriguez,Klinecóđủtrítuệđểtôntrọngtrítuệ.

Rodriguezcốgắnglấylạikiểmsoát.“Loạiđạnchúngtamuốntìmcócỡbaonhiêuhảbácsĩ?”

Thrashersừngsộnhìnquanửatrêncặpkínhđangtrượtxuốngcáimũidàingoằng. “Tôiphải làmgìđểmấyngườihiểunhữngdữkiệnđơngiảnnhấtcủabệnhlýhọcđâyhả?”

“Tôi biết, tôi biết,” Rodriguez cáu kỉnh nói, “da thịt rất mềm dẻo, cođược, giãn được, ta không thể nói chính xác được, vân vân và vân vân.Nhưngtheoanhthìnòngđạnxấpxỉloại0.22hay0.44không?Đoáncócơ

Page 179: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

sởnào.”

“Tôi không ăn lương để đoán già đoán non. Vả lại, nămphút sau thìchẳng ai còn nhớ đó chỉ là suy đoán cả. Người ta chỉ nhớ bác sĩ khámnghiệmnóicáigìđó0.22nhưnghóaralạisai.”Trongmắtôngtaánhlênmộthồiứclạnhlùng,nhưngôngtachỉnói,“Cácanhcứmoiviênđạnởsaunhàrarồiđưachophòngđạnđạothìbiếtthôi…”

“Bácsĩ,”KlinecắtngangnhưmộtđứabéđangthẩmvấnÔngPhùthủy,“cóthểnàoướclượngkhoảngthờigianchínhxácgiữatiếngsúngvàmấynhátđâmsauđókhông?”

GiọngđiệucủacâuhỏidườngnhưxoadịuđượcThrasher.“Nếukhoảngthờigiangiữalúcbắnvàlúcđâmđángkể,vàcảhaivếtthươngđềuchảymáu,thìchúngtasẽtìmđượcmáuởhaigiaiđoạnđôngmáukhácnhau.Trongtrườnghợpnàytôinghĩhailoạivếtthươngxảyratheotrìnhtựkhágầnnhaunênkhôngthểsosánhđược.Tachỉcóthểnóirằngkhoảngthờigiannày tươngđốinhỏ, cònđó làmười giâyhaymườiphút thì khónóilắm.Nhưngdùsaođócũnglàcâuhỏihayvềbệnhlýhọc,”ôngtakếtluận,phânbiệtrõcâuhỏinàyvớicâuhỏicủatayđạiúy.

Khóemiệng của tay đại úy giật nhanh. “Nếu hiện tại anh chỉ có bấynhiêuthôngtinchochúngtôithìchúngtôisẽkhônggiữanhnữa,bácsĩ.Tôisẽnhậnđượcvănbảnbáocáokhôngtrễhơnmộttuầnchứ?”

“Tôicónóinhưvậyrồithìphải.”Thrashercầmlênchiếccặpđầyphồngnằmtrênbàn,gậtđầucườinụvớitaycôngtốviên,rồirakhỏiphòng.

Page 180: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

23

KhôngDấuVết

“Vậylàcáinhọtmôngbệnhlýđãbiếnrồi,”Rodriguezvừanóivừadòxétnhữngbộmặtđangngồiởbànđểxemcóaitunghôlờimôtảhómhỉnhvềmộtnhàbệnhlýhọccủaykhông,nhưngchỉcócáicườinhạtkinhniêncủaanhemCruisesongsinhlàgầngiốngnhưvậy.Klinechấmdứtsựimlặngbằng cáchyêu cầuHardwick tiếp tục tường thuậthiện trườngvụánmàhắnđangkểlúctaybácsĩđến.

“Tôicũngnghĩynhưanhđấy,Sheridan,”Rodriguezxenvào.“Hardwick,nóitiếpchỗanhbỏdởnào,vàchỉtậptrungnhữngchitiếtmấuchốtthôi.”LờicảnhbáochothấythườngthìHardwickkhônglàmnhưvậy.

Gurney để ý thấy thái độ của tay đại úy rất dễ đoán – hằn học vớiHardwick,nịnhnọtKline,cònnhìnchungthìtựcaotựđại.

Hardwicknóinhanh.“Dấuvếtrõnhấtcủahungthủlàmộtloạtcácdấuchânđivàotrangviênquacổngtrước,đi tiếpquakhuvựcđểxevòngraphíasaukhothóc,ởđâythìdấuchânngừngchỗchiếcghếsânvườn…”

“Trongtuyếtư?”Klinehỏi.

“Đúng.Tatìmthấynhiềumẩuthuốcdướichỗđấttrướcghế.”

“Bảymẩu,”côtócđỏngồitrướclaptopnói.

“Bảymẩu,”Hardwicklặplại.“Dấuchânđitừghế…”

“Khoanđã,anhthámtử,nhưngnhàMellerycóthườngđểghếsânvườnngoàituyếtkhông?”Klinehỏi.

“Không,thưasếp.Cóvẻnhưtênhungthủmangghếtheo.”

“Mangtheoư?”

Hardwicknhúnvai.

Klinelắcđầu.“Xinlỗiđãxenngang.Nóitiếpđi.”

“Khôngcầnxinlỗiđâu,Sheridan.Anhmuốnhỏigìthìcứhỏi.Cónhiều

Page 181: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

thứtôiđâycũngchẳnghiểunữamà,”Rodrigueznói,vớivẻmặtcáobuộcHardwicklàngườilàmykhônghiểu.

“Dấuchânđitừghếđếnnơihungthủđụngđộnạnnhân.”

“ÝanhlànơiMellerybịgiếtđúngkhông?”Klinehỏi.

“Vâng, thưasếp.Vàtừđódấuchânđiquamột lốiđi tronghànggiậu,xuyênquabãicỏ,vàotrongrừng,ởđâythìdấuchânchấmdứthẳn,cáchkhothóckhoảng800mét.”

“Anhnói‘chấmdứt’nghĩalàsao?”

“Dấu chânngừng lại, khôngđiđâunữa.Ởđó cómột khu vựcnhỏ tathấytuyếtbịlún,giốngnhưtênnàyđứngđómộtlátvậy–nhưngkhôngcóthêmdấuchânnào,điracũngkhôngmàđivàocũngkhông.Nhưanhmớinghehồinãy,tatìmđượcđôiủngđểlạidấuchântreolủnglẳngtrênmộtcáicâygầnđó–khôngcódấuhiệunàochothấychuyệngìđãxảyravớingườimangđôiủngnày.”

GurneyđangquansátgươngmặtKlinevàthấyởđóvẻmặtbốirốixenlẫnngạcnhiên,bốirốivìcâuđốvàngạcnhiênvìkhôngthấyđượclờigiải.Hardwicktoanmởmiệngnóitiếpthìcôtócđỏlạilêntiếngbằngcáigiọngtrầmlặng,bấtbiến,cómộtcaođộhoànhảogiữagiọngnamvàgiọngnữ.

“Vàothờiđiểmnàychúngtanênnóilàđôiủngcókiểuđếkhớpvớidấuchân trên tuyết. Còn thật ra đôi ủng có tạo ra những dấu chân ấy haykhôngphảigiámđịnhmớibiết.”

“Côcóthểnóichắcnhưthếvớidấuchântrêntuyếtư?”Klinehỏi.

“Ồ, cóchứ,” cô tanóibằngsựnhiệt tình lầnđầu thểhiện. “Dấuchântrêntuyếtlàdấuchântốtnhất.Tuyếtbịlúngiữlạinhiềuchitiếtrấttinhtếmàmắttrầnkhôngthấyđược.Đừngbaogiờgiếtaitrêntuyếtcả.”

“Tôinhớrồi,”Klinenói.“Xinlỗiđãngắtlờianhlầnnữa,anhthanhtra.Xinanhnóitiếp.”

“Đâycólẽ là lúcthíchhợpđểbáocáotìnhtrạngnhữngchứngcứthuđượcchođến thờiđiểmnày.Nhưvậyđượckhông,đạiúy?”Một lầnnữa,giọngcủaHardwickgâychoGurneycảmgiáchắnđangvờkínhcẩnmộtcáchtinhtế.

Page 182: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Tôimuốnxemmộtvàidữkiệnmàtabiếtchắclàđúng,”Rodrigueznói.

“Đểtôimởtậptinnàyrađã,”cô tócđỏnói, taygõmộtvàiphímtrênmáy.“Anhmuốntôitrìnhbàychứngcứtheothứtựđặcbiệtnàokhông?”

“Theothứtựquantrọngđượckhông?”

Khôngphảnứnglạigiọngkẻcảcủatayđạiúy,côtabắtđầuđọctừmànhìnhmáytính.

“Vậtchứngthứnhất–mộtchiếcghếsânvườn,ốnglàmbằngnhômvàmặtghếlàmbằngdâyđainhựatrắng.KhikhámxétsơbộxemcóchấtlạgìkhôngthìtapháthiệnthấymộtvàimilimétvuôngchấtTyvekkẹttrongkhớpgậpgiữamặtghếvàthanhđỡtayghế.”

“Cômuốnnóiđếnchấtliệudùngđểcáchlynhàcửaà?”Klinehỏi.

“Đây làchấtchốngẩmdùngtrênbềmặtgỗdán,nhưngcũngđượcsửdụngtrongnhữngsảnphẩmkhác–nhấtlàtrongáoliềnquầncủathợsơn.Đâylàchấtlạduynhấttìmđược,dấuhiệuduynhấtchothấycóngườiđãngồivàoghế.”

“Khôngdấuvân, tóc,mồhôi,nướcbọt,vếtxước,khôngcógìhếtsao?”Rodriguezhỏinhưnghingạinhânviêncủacôtachưaquansátkỹ.

“Khôngcódấuvân, tóc,mồhôi,nướcbọt,hayvếtxướcgì cả–nhưngkhônghẳnlàkhôngcógì,”côtanói,đểchogiọngđiệutrongcâuhỏicủaRodriguez thoảng qua như nắm đấm của kẻ bợm rượu. “Nửa số dây đaitrênmặtghếđãbịthay–toànbộnhữngsợingang.”

“Nhưngcônóilàchưacóaisửdụngghếbaogiờmà.”

“Khôngcódấuhiệu sửdụng,nhưngmặtđai củaghếnhấtđịnhđãbịthay.”

“Vậycóthểgiảithíchnhưthếnàođây?”

Gurneyđịnhđưathửmột lờigiải thích,nhưngHardwickdiễntảýđóthànhlờitrướcanh.“Côấynóitoànbộmặtđaiđềulàmàutrắng.Loạighếđóthườngcóhaimàuđaiđanxennhauđể tạo ramộtkiểumẫu–xanhdươngtrắng,xanhlácâytrắng,đạikháivậy.Cólẽhắnkhôngmuốnghếcómàugìcả.”

Rodriguez trầmngâm vấn đề nhưngậm viên kẹo dẻo bị hư. “Tiếp đi,

Page 183: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

trungsĩWigg.Chúngtacònnhiềuvấnđềphảithảoluậntrướcgiờăntrưa.”

“Vậtchứngthứhai–7mẩuthuốcMarlboro,cũngkhôngcódấuvếtcủangười.”

Klineưỡnngườivềphíatrước.“Khôngcódấuvếtnướcbọtư?Mộtchútdấuvântaycũngkhôngư?Mộtchútchấtnhờntrêndacũngkhôngcó?”

“Hoàntoànkhông.”

“Vậycólạkhôngchứ?”

“Cựckỳlạ.Vậtchứngthứba–mộtchaiuýtkibịvỡ,khôngnguyênvẹn,nhãnhiệuBốnHoaHồng.”

“Khôngnguyênvẹn?”

“Có một mảnh chai lớn khoảng một nửa chai. Mảnh đó với nhữngmảnhvỡkhácghéplạichưabằnghaiphầnbamộtchainguyênvẹn.”

“Khôngdấuvântay?”Rodrigueznói.

“Khôngdấuvântay–thựcsựcũngkhônglạlắm,trênghếvàthuốccũngđâu có dấu vân tay. Cómột chất khác ngoàimáu của nạn nhân –mộtlượngchấttẩycựcnhỏtrongvếtnứtdọcmépchaibịvỡ.”

“Nghĩalàsao?”Rodrigueznói.

“Cóchất tẩyvàmộtphầnchaibị thiếucho thấyhắnđậpvỡchai chỗkhácrồirửalạixongmớimangđếnhiệntrường.”

“Vậynhữngvếtđâmđiêncuồngcũngđượctoantínhtừtrướcnhưphátsúng?”

“Cóvẻnhưthế.Tôinóitiếpđượcchứ?”

“Cứ tự nhiên,” Rodriguez vừa nói vừa khiến cụm từ ấy nghe có vẻ lỗmãng.

“Vậtchứngthứtư–áoquầncủanạnnhân,gồmđồlót,áochoàngtắm,đôigiàydađanh,tấtcảđềuvấymáucủanạnnhân.Basợitóclạtìmthấytrênáochoàngtắm,cólẽlàtóccủavợnạnnhân,chưađượcthẩmđịnh.Vậtchứngthứnăm–nhữngmẫumáulấytừchỗđấtquanhxác.Đangtrongquátrìnhgiámđịnh–chođếnthờiđiểmnàytấtcảcácmẩuđềukhớpvớinạnnhân.Vậtchứngthứsáu–nhữnghạtthủytinhnhỏlấytừphiếnđásaugáynạnnhân.Nókhớpvớikếtquảmổxáclàcó4vếtthươngbịmảnh

Page 184: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

chaiđâmxuyênquacổtừtrướcrasauvànạnnhânđangnằmdướiđấtởthờiđiểmbịđâm.”

Klinecócáinheomắtđauđớncủamộtngườiđangláixevàochỗnắng.“Tôicànglúccàngcócảmgiáclàaiđóđãphạmmộttộiáccựckỳhungbạo,mộttộiliênquanđếnbắngiếtvàđâmchém–hơnchụcnhátđâmsâu,vàinháttrongsốđódùnglựcrấtmạnh–nhưnghungthủlạilàmđượcchừngnàychuyệnmàkhôngđểlạimộtdấuvếtsơýnào.”

Lần đầu tiên,một trong hai anh emCruise song sinh lên tiếng bằngmộtgiọngẻolảđếnlạsovớivẻngoàimạnhmẽcủacơthểphátragiọngnóiấy.“Còncáighếởsàn,cáichai,dấuchânvàđôiủngthìsao?”

MặtKlinegiầngiậtvẻnônnóng.“Tôinóilàdấuvếtsơýcơmà.Mấythứđógiốngnhưlàdohungthủcốtìnhđểlạivậy.”

Taycảnhsát trẻnhúnvainhư thểđây làmộtsựngụybiệnkhóphảnbác.

“Vậtchứng thứbảyđượcchia thànhnhiềunhómnhỏ,” trungsĩWiggkhôngrõgiớitính(nhưngcólẽkhôngvôtính,vìGurneyquansátthấycặpmắtthúvịvàcáimiệngđượctạodángtỉmỉ)nói.“Vậtchứngthứbảybaogồmthưtừ,điệnthoạimànạnnhânnhậncóthểliênquanđếnvụán,gồmcảbứcthưthấytrênxác.”

“Tôiđãchosaochéplạitấtcảcácchứngcứ,”Rodriguezthôngbáo.“Tôisẽphátchomọingườivàothờiđiểmthíchhợp.”

KlinehỏiWigg,“Côđangtìmgìtrongsốthưtừđó?”

“Dấuvântay,dấuhằntrêngiấy…”

“Chẳnghạnnhưlàdấuhằncủatậpgiấyđệmư?”

“Đúng vậy. Chúng tôi cũng đang làm các giámđịnh để xác định loạimựctrênnhữngláthưviếttayvàloạimáyintrênláthưđượcsoạnbằngmáyxửlývănbản–chínhlàbứcthưcuốicùngnạnnhânnhậnđượctrướcánmạng.”

“Chúngtôicũngsẽchochuyêngiaxemxétnétchữ,cáchdùngtừvàcâucú,” Hardwick xen vào, “và chúng tôi sắpmột bản phân tích âm thanhđoạnnóichuyệnquađiệnthoạimànạnnhânđãghilại.Wiggđãcóýkiến

Page 185: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

sơbộvềnó,vàhômnaychúngtasẽxemlạibảnphântíchnày.”

“Chúngtôicũngsẽxemquađôiủngtìmđượchômnay,ngaykhinóđếnphònggiámđịnh.Lúcnàychỉcóbấynhiêuthôi,”Wiggkếtluận,taygõmộtphímtrênmáytính.“Cóaihỏigìkhông?”

“Tôicómộtcâuhỏi,”Rodrigueznói.“Tađãthỏathuậntrìnhbàychứngcứ theo thứ tựquan trọngnên tôi thắcmắcsaocô lạiđặt chiếcghế sânvườnlênđầudanhsách?”

“Chỉlàlinhcảmthôi,sếpạ.Chúngtakhôngthểbiếtđượcmọichuyệnkhớpvớinhaurasaocả,phảiđợiđếnlúckhớpvớinhaumớibiết.Vàothờiđiểmnàykhôngthểnóimảnhghépnàotrongbứctranh…”

“Nhưngcôlạiđặtcáighếsânvườnlênđầudanhsách,”Rodriguezngắtlời.“Tạisaovậy?”

“Bởivìnóxemraminhhọađượcđặcđiểmnổibậtnhấtcủavụán.”

“Nóivậynghĩalàsao?”

“Khảnănglênkếhoạchcủahungthủ,”Wiggnóinhỏ.

Côtacókhảnăng,Gurneynghĩ,đáplạicuộcthẩmvấncủatayđạiúynhưthể đó làmột loạt các câu hỏi khách quan trên giấy, không có vẻmặt khinhkhinhvàgiọngđiệusỉnhục.Cócáigìđóthuầnkhiết lạthườngtrongcáchhànhxửkhôngvướngmắcvềcảmxúcnhưthế,trongsựmiễnnhiễmnàyđây đối với những khiêu khích vụn vặt. Và cách hành xử đó khiếnmọingườiđềuchúý.Gurneyđểýthấytấtcảmọingườiđềuưỡnngườivềphíatrướcmộtcáchvôthức,trừRodriguez.

“Khôngchỉlàlênkếhoạch,”côtanóitiếp,“màlàlênkếhoạchrấtquáilạ.Mangghếđếnmộtvụánmạng.Hút7điếuthuốcmàkhôngdùngtayhaymôi chạmvào thuốc.Đập vỡ chai rượu, rửa chai rồimangđếnhiệntrườngđểđâmmộtxácchết.Chưakểnhữngdấuchânvôlývàcáchthứchungthủbiếnmấtkhỏikhurừng.Giốngnhưgãnàylàdânámsátthiêntàivậy.Khôngchỉlàmộtchiếcghếsânvườn,màlàmộtchiếcghếsânvườncómộtnửasốđaiđanthànhmặtghếbịlấyravàthayđi.Tạisaochứ?Bởivìhắnmuốnnótrắngtoànbộchăng?Bởivìlàmvậyngườitasẽkhóthấynótrongtuyếtchăng?BởivìlàmvậyngườitasẽkhóthấynótrênnềnbộđồthợsơnTyvekmàhắncólẽđangmặcchăng?Nhưngnếuhắnxemchuyện

Page 186: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

ẩnmìnhquan trọngđếnvậy, thì tại sao lại cònngồi trênghếhút thuốcchứ?Tôikhôngrõlýdo,nhưngtôisẽkhônglấylàmlạnếucáighếấychínhlàmấuchốtgiúptháogỡtoànbộvụán.”

Rodriguezlắcđầu.“Mấuchốtpháánlàkỷluật,quytrình,vàgiaotiếptrongnộibộcảnhsát.”

“Tôithìđặtcượcvàocáighếsânvườnấyđấy,”Hardwickthìthầm,mắtnháyvớiWigg.

Câunhậnxétấyhiệnrõtrêngươngmặtcủatayđạiúy,nhưngychưakịpnóigìthìcửaphòngmởravàmộtngườiđànôngbướcvào,taycầmmộtchiếcđĩamáytínhlónglánh.“Chuyệngìvậy?”Rodriguezquát.

“Sếpbảotôicókếtquảdấuvântaythìmangđếnngaychosếpmà.”

“Rồisao?”

“Cókếtquảrồi,”anhtavừanóivừagiơchiếcđĩalên.“Sếpnênxemquathìhơn.ChắctrungsĩWiggcóthể…?”

Anhtangậpngừngđưachiếcđĩavềphíalaptopcủacôta.Cônhétđĩavàorồinhấpmộtvàiphím.

“Lýthúđây,”côtanói.

“Prekowski,phiềnanhchochúngtôibiếtanhtìmđượcgìkhông?”

“Krepowski,sếpạ.”

“Gìcơ?”

“TêntôilàKrepowski.”

“Đượcthôi,ừm.Này,phiềnanhchochúngtôibiếtanhcótìmthấydấuvânnàokhông?”

Anhtahắnggiọng.“Ừm,cóvàkhông,”anhnói.

Rodriguezthởdài.“Ýanhlàdấuvânbịnhòenênkhôngcóíchgìư?”

“Dấuvâncònhơnlànhòenữacơ,”anhcảnhsátnói.“Thậtracũngchưahẳnlàdấuvângìcả.”

“Hừm,vậylàgì?”

“Tôi nghĩ các anh có thể gọi là dấu lem. Có vẻ như gã này dùng đầungóntayđểviết–dùngchấtnhờnởdađầungóntaylàmmựcvôhình.”

Page 187: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Đểviếtư?Viếtcáigì?”

“Nhữngthôngđiệpmộtchữ.Mặtsaumỗibàithơmàhắngửichonạnnhânđềucómộtchữ.Saukhidùnghóachấtchochữhiệnlên,chúngtôiđãchụplạivàchéphìnhsangđĩa.Chữhiệnkhárõtrênmànhình.”

Với chút thích thú yếu ớt nở trênmôi, trung sĩWigg chậm rãi xoaylaptopvềphíađốidiệnRodriguez.Bứcảnhchụp3tờgiấynằmcạnhnhau–mặtsaucủa3tờgiấychứa3bàithơđượcsắpxếptheothứtựnhậnđược.Trênmỗitờhiệnramộtchữgồm4chữcáiinhoanhòenhoẹt.

DUMBEVILCOPS![11]

Page 188: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

24

TộiÁcCủaNăm

“Cáichóchếtgìđây…?”cặpsongsinhCruiseđồngthanhnóimộtcáchkíchđộng.

Rodriguezchaumày.

“Khốnkiếp!”Klinelato.“Cànglúcvụnàycàngthúvịđây.Gãnàyđangtuyênchiếnvớichúngtađâymà.”

“Mộtthằngđiênthứthiệt,”CruiseMộtnói.

“Một tênđiên thôngminh, tànnhẫnmuốnđốichọivớicảnhsát.”RõrànglàKlinecảmthấynhữnglờibónggióấyrấtthúvị.

“Thìsaochứ?”CruiseHainói.

“Lúcnãytôicónóivụnàycóthểsẽlàmbáođàihứngthú.Bỏcâuđóđi.Đâycóthểlàtộiáccủanăm,tộiáccủathậpniêncũngkhôngchừng.Mỗimộtyếutốtrongvụnàyđềulàthỏinamchâmthuhúttruyềnthôngđấy.”Mắt Kline ánh lên nhiều khả năng. Y đang ưỡn người trên ghế về phíatrướcnhiềuđếnnỗisườnyépmạnhvàomépbàn.Rồi,khôngnóikhôngrằng hệt như sự nhiệt tình bùng phát của mình, y ghìmmình lại, ngảngười ra ghế với vẻmặt tư lự –như thểmột lời cảnh tỉnhbên trongđãcảnhbáo y rằng ánmạng làmột vụ việc bi thảmvà cầnphải được xemđúngnhưthế.“Yếutốchốngcảnhsátcóthểcóýnghĩaquantrọng,”ynóimộtcáchtỉnhtáo.

“Khôngcònnghingờgìnữa,”Rodrigueztánthành.“Tôimuốnbiếtcóaitrongsốkháchcủaviệncótháiđộchốngcảnhsátkhông.AnhnghĩsaohảHardwick?”

Taythanhtracấpcaobậtramộttiếngcườinghenhưtiếngsủa.

“Cógìbuồncườinào?”

“ĐasốcáckháchchúngtathẩmvấnđềuxếphạngcảnhsátđâuđógiữanhânviêncủasởThuếvụQuốcnộivàốcsênngoàivườn.”

Page 189: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Gurney rất ấn tượng khi thấy bằng một cách nào đó, Hardwick đãtruyềntảiđượcrằngđấychínhxáclànhữnggìhắntanghĩvềtayđạiúy.

“Tôimuốnxemlờikhaicủahọ.”

“Tronghộp thư của sếpđấy.Nhưng tôi có thể tiết kiệmcho sếp chútthờigiờ.Mấybảnkhaiấyđềuvôíchcả.Tên,cấpbậc,sốxêri.Khiấyaicũngngủcả.Chẳngaithấygì.Chẳngainghegì–trừPasqualeCachese,còngọilàPattyCakes.Hắnnóikhôngngủđượcnênmởcửasổrađểcóchútkhôngkhírồibỗngnghecáigọilàtiếngtáttaibịkìmlạiấy–rồihắnthửđoánđólàtiếnggì.”Hardwicklậtnhanhquamộtchồngtàiliệutrongtậphồsơvàlấyramột tài liệu,vàKlinemột lầnnữa lạinghiêngngườivềphía trước.“‘Nghenhưaiđóbịbắn’,hắnnóivậy.Hắntanóitỉnhbơ,giốngnhưđólàmộtthứâmthanhrấtquen.”

MắtKlinelạisánglên.“Anhmuốnnóilàmộtgãanhchịcómặttạithờiđiểmxảyraánmạngư?”

“Cómặttrongtrangviên,khôngphảiởhiệntrường,”Hardwicknói.

“Saoanhbiếtđược?”

“BởivìhắnđãđánhthứctrợgiảngcủaMellerylàJustinBaledậy,phònganhnày ở cùng tòa nhà với phòng của khách. Cachese nói với Justin làmình có nghe tiếng động từ hướng căn nhà của Mellery, nghĩ chắc cóngườiđộtnhậpnênrủanhtacùngđixemthử.KhihaingườimặcáovàolốiđingangquavườnraphíasaunhàMellerythìCaddyMelleryđãpháthiệnxácchồngvàđãtrởvàonhàbáo911rồi.”

“CachesekhôngnóichongườitênBalenàybiếtlàmìnhcónghetiếngsúngư?”Klinebắtđầunghecóvẻnhưđangtrongphòngxửán.

“Không. Hắn có nói. Hôm sau chúng ta thẩm vấn, hắnmới nói. Tuynhiênkhiấychúngtađãtìmracáichaidínhmáuvàtoànbộvếtđâmthấyrõnhưngkhôngtìmđượcvếtđạnnàođángchúýtrênngườihayhungkhínàokhác,nênchúngtakhôngtheođuổingaychuyệnsúngđạn.ChúngtôinghiPattylàloạingườichắcluônnghĩđếnsúngốngnênmớivộikếtluậnnhưvậy.”

“Tại sao hắn lại không nói cho Bale biết rằng hắn nghĩ đó là tiếng

Page 190: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

súng?”

“Hắnnóikhôngmuốnlàmanhtasợ.”

“Chu đáo nhỉ,” Kline nói, cười khinh bỉ. Y liếc nhìn Stimmel khắc kỷđangngồibêncạnh.Stimmelbắtchướcvẻkhinhkhinh.“Nếuhắn…”

“Nhưnghắnnóichoanhnghecơmà,”Rodriguezxenngang.“Tiếclàanhlạikhôngđểý.”

Hardwickkìmcáingáplại.

“MộtgãanhchịthìlàmcáiquáigìởcáinơimuabánmấythứĐổimớiTâmlinhấy?”Klinehỏi.

Hardwicknhún vai. “Hắnnói thíchnơi đó.Mỗi nămđếnmột lầnđểbìnhtâmlại.Nóiđólàmộtthiênđườngnhỏ.NóiMellerylàmộtvịthánh.”

“Hắnnóivậythậtà?”

“Hắnnóinhưvậyđấy.”

“Vụ này thật tuyệt! Còn vị khách thú vị nào khác trong trang viênkhông?”

Trong mắt Hardwick ánh lên cái tia nhìn mỉa mai quen thuộc màGurneythấyrấtghêtởmnhưngkhônglýgiảiđược.“Nếuýanhlàmấytênđiên kiêu ngạo, trẻ con, nghiện thuốc đến phát điên thì có đấy, có khánhiều‘Vịkháchthúvị’đấy–thêmcảbàgóaphụgiàunứtđốđổváchấy.”

KhiKlinetrầmngâm,cólẽtrầmngâmvềnhữnghệquảvềmặttruyềnthông của một vụ án gây chấn động đến thế, ánh mắt y dừng lại trênGurney,anhtìnhcờlạingồichéogócphíabênkiabàn.Thoạtđầuvẻmặtcủaythẫnthờnhưđangnhìnmộtchiếcghếtrống.Sauđóynghiêngđầuquamộtbênvớivẻtòmò.

“Khoan đã,” y nói. “Dave Gurney ở Sở Cảnh sát New York đây mà.Rodriguezcóchotôibiếtthànhphầnthamdự,nhưngbâygiờtôimớiđểýcáitênnày.ChẳngphảianhlàanhchàngxuấthiệntrêntạpchíNewYorkcáchđâyvàinămsao?”

Hardwicktrảlờitrước.“Ngườihùngcủachúngtađấy.Bàibáođócótítlà‘Siêuthámtử’.”

“Tôinhớrarồi,”Klinethốtlên.“Anhđãphámấyvụgiếtngườihàngloạt

Page 191: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

lớnđâymà–vụántênđiênchặtxácmùaGiángsinhnày,cònvụtênPorkyPiggìđónữa.”

“PeterThútúiPiggert,”Gurneynóinhẹnhàng.

Klinenhìnanhtrântrânkhônggiấuvẻnểphục.“HóaragãMellerybịmưusátnàylạilàbạnthâncủangôisaophámấyvụgiếtngườihàngloạtcủaSởCảnhsátNewYorkđấysao?”Nhữnghệquảvềtruyềnthôngrõràngcànglúccàngphongphúhơnquatừngphút.

“Tôi ít nhiều có tham gia hai vụ án ấy,” Gurney nói, Kline càng khoatrươngbaonhiêuthìgiọnganhcàngthiếukhoatrươngbấynhiêu.“Nhiềungười khác cũng vậy. CònnếuMellery quả thật là bạn thân tôi thì thậtđángbuồn,vìchúngtôichưanóichuyệnvớinhautrong25năm,ngaycảlúcxưacũngthế.”

“Nhưng,”Klinecắtngang,“khiôngtagặpnạnthìanhlàngườimàôngtacầucứu.”

Gurneyquansátnhữngbộmặtngồiởbànđangthểhiệnnhiềusắctháikínhnểvàđốkỵkhácnhau,vàkinhngạctrướcsứcquyếnrũcủamộtcâuchuyện giản đơn. ÁN MẠNG VẤY MÁU CỦA BẠN THÂN CẢNH SÁTTUYỆTĐỈNHngaylậptứclôicuốncáiphầnnãoưathíchbiếmhọavàghétsựphứctạp.

“Tôinghĩanhtađếnvới tôivì tôi là taycảnhsátduynhấtmàanhtaquen.”

Klinerachiềuchưasẵnlòngbuôngxuôichủđềđểlátnữaquaylạisaumàlạihàohứngnóitiếp.“Mốiquanhệcụthểgiữahaingườilàgìđinữathìnócũngchoanhmộtcáchnhìnvụánmàkhôngaikháccóđược.”

“Nêntôimớiyêucầuanhtacómặtởđâyngàyhômnayđấy,”Rodrigueznóibằngcáiphongcáchở-đây-tôi-là-người-phụ-tráchcủay.

MộttiếngcườinghenhưtiếnghokhanbậtrakhỏihọngHardwick,theosau làmột lời thì thầm chỉ suýt soát đến tai Gurney: “Kline thích cái ýtưởngấythìhắnmớithíchđấychứ.”

Rodrigueznóitiếp,“Theolịchthìtiếptheođếnlượtanhtatrìnhbàylờikhaivàtrảlờicâuhỏiphátsinh–chắccũngcókhánhiềucâuhỏiđây.Để

Page 192: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

tránhgiánđoạn,tahãygiảilaonămphútđểaicóđivệsinhthìđi.”

“Tiêuanhrồi,Gurney,”tiếngthìthầmkhôngbiếttừđâuvanglênrồilạcmấtgiữanhữngtiếngghếđangbịđẩyrakhỏibàn.

Page 193: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

25

ThẩmVấnGurney

Gurneycómộtlýthuyếtrằngđànônghànhxửtrongnhàvệsinhnhưthểnơi đó không phải là phòng thay đồ thì sẽ là thangmáy – nghĩa là,khôngthânmậtđếnmứcomsòmthìsẽxalạđếnmứckhôngthoảimái.Đâylàmộtđámđôngthangmáy.Mãikhitấtcảđềutrởlạiphònghộinghịthìmớicóngườilêntiếng.

“Vậybằngcáchnàomàmộtanhchàngkhiêmtốnnhưthếnàylạinổitiếngđếnthế?”Klinehỏi,miệngtoetoétvớimộtnétduyênđượcthựctậptừtrướccótácdụngvừacheđậyvừabộclộsựbănggiáđằngsaunó.

“Tôi không khiêm tốn đến thế đâu. Tôi cũng chắc như bắp là mìnhchẳngnổitiếngcỡđó,”Gurneynói.

“Khingồixuống,”Rodrigueznóicộc lốc, “mọingườisẽ thấy trướcmặtmình là một bộ thông điệp mà nạn nhân nhận được. Trong khi nhânchứngcủachúngtathuậtlạinhữnglầntraođổivớinạnnhânthìcácanhcóthểthamkhảonhữngbứcthôngđiệpđangđượcthảoluận.”VớimộtcáigậtcụtngủnvềphíaGurney,ykếtluận,“Khinàoanhsẵnsàngthìnói.”

GurneykhôngcònlạgìcungcáchchỉhuycủaRodrigueznữa,nhưngnóvẫnlàmanhbứtrứt.Anhliếcquanhbàn,tiếpxúcbằngmắtvớitấtcảmọingườitrừhướngdẫnviêncủamìnhtạihiệntrườngvụán,ngườiđangsộtsoạt lật xấp tài liệu, vàStimmel, trợ lý trưởng củaủy viên công tốquận,ngườiđangngồithẫnthờnhìnvàokhoảngkhôngnhưchúếchđangtrầmtưmặctưởng.

“Nhưđạiúyđãnói,chúngtacònnhiềuchuyệncầnbànlắm.Cólẽtốthơnhếtlàđểtôitómtắtcácsựkiệntheothứtựxuấthiện,vàtạmkhôngnhận câu hỏi cho đến khi các anh nghe hết.” Anh thấy đầu Rodriguezngẩnglênđịnhphảnđối,rồihạxuốngngaykhiKlinegậtgùtánthànhquytrìnhmàanhđềxuất.

Page 194: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Một cách rõ ràng, súc tích (đã hơnmột lần, nhiều người bảo anh cókhiếu làm giáo sư dạymôn logic), Gurney tóm tắt câu chuyện tronghaimươiphút–bắtđầubằngemail củaMelleryyêucầugặpmặt, sauđó làmộtloạtcácbứcthư,cáccúđiệnthoạilàmnạnnhânlolắngkhôngyên,rồiMelleryphảnứnglại,cuốicùngthìhungthủgọiđiệnvàMellerytìmthấybứcthưtronghộpthư(bứcthưđềcậpđếnconsố19).

Klinechămchúlắngnghesuốtbuổivàlàngườiđầutiênlêntiếngsaukhianhkếtthúc.“Đúnglàmộtcâuchuyệnbáothùđầychấtanhhùngca!HungthủluônnghĩđếnchuyệntrảthùMelleryvìôngtađãgâyrachuyệnkhủngkhiếpnàođónhiềunămtrướctronglúcsayxỉn.”

“Sao phải chờ lâu thế?” trung sĩWigg hỏi. Gurney dần cảm thấy conngườinàycàngnóicàngthúvị.

MắtKlineánhlênnhiềukhảnăng.“CóthểMelleryđãtiếtlộchuyệngìđótrongsáchmìnhviết.Chắcvìvậynênhungthủmớipháthiệnôngtaphảichịutráchnhiệmchomộtsựcốbithươngnàomàtrướcđóhắnchưathấycóliênquan.HoặccóthểsựthànhđạtcủaMellerylàgiọtnướclàmtrànly,mộtthứmàtênhungthủkhôngchịunổi.Hoặcgiảlà,nhưbứcthưđầutiênviết,tênhungthủvôtìnhgặpnạnnhântrênđườngmộtngàykia.Mộtsự thùghétnungnấuđã lâubùngphát.Kẻ thùbướcvào tầmngắmvà…đoàng!”

“Đoàngcáikhỉấy,”Hardwicknói.

“Anhcóýkiếnkhácchăng,ThanhtraCấpcaoHardwick?”Klinehỏivớinụcườicáukỉnh.

“Thưđượcsoạnkỹlưỡngnày,tròđoánsốbíẩnnày,hướngdẫngửisécđếnđịachỉsainày,mộtloạtcácbàithơcómứcđộđedọangàycàngtăngnày,thôngđiệptiềmẩngửicảnhsátmàtaphảidùnghóachấthiệndấuvânẩnmớipháthiệnranày,mẩuthuốcsạchbongnày,vếtthươngdosúngđượccheđậynày,mộtloạtdấuchânvôlýnày,vàmộtcáighếsânvườnchóchếtnữanày!Đâyđúnglàmộtcúđoànglêthêbỏmẹ.”

“Bức tranh phác họa tình huống của tôi không hề loại trừ khả nănghung thủ có dựmưu từ trước,” Kline nói. “Nhưng tại thời điểmnày, tôiquan tâmđếnđộng cơ chính củahung thủhơn làmấy thứ chi tiết. Tôi

Page 195: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

muốnhiểumối liênquangiữahung thủvànạnnhân.Mối liênquanđóthườnglàmấuchốtđểbuộctội.”

Câu trả lời lên lớp này tạo ra một khoảng lặng không mấy dễ chịunhưngnócũngnhanhchóngbịRodriguezphávỡ.

“Blatt!” y quát hướng dẫn viên của Gurney khi hắn đang nhìn chằmchằmvàohaibứcthôngđiệpđầutiênnhưthểchúngtừvũtrụrơixuốngđùihắn.“Trônganhngơngácquá.”

“Tôi chẳnghiểu gì cả.Hung phạm gửi thư chonạnnhân, bảo ông tanghĩtớimộtconsốrồixemtrongphongbìđãniêmkín.Ôngtanghĩđếnsố658, xem trong phong bì, và ngay đấy là con số 658. Các anh nói đây làchuyệnthậtư?”

Chưaaikịptrảlờithìngườibạnđồnghànhcủahắnđãnhảyvào,“Rồihaituầnsau,hungphạmlàmtươngtựnhưvậy–lầnnàylàtrênđiệnthoại.Hắnkêunạnnhânnghĩđếnmộtconsốrồixemtronghộpthư.Nạnnhânnghĩđếnconsố19,xemtronghộpthư,vàconsố19ấynằmngaygiữaláthưcủahungphạm.Quáiđảnvãilinhhồnvậyanhem!”

“Chúngtacóđoạnghiâmcuộcgọiấy,”Rodriguezcốtìnhnóinhưthểđâylàmộtthànhtíchcánhâncủay.“Phátđoạnnóivềconsốđi,Wigg.”

Khôngbìnhluậngì,nữtrungsĩgõvàiphím,vàhaibagiâysaucuộcgọigiữaMelleryvàkẻ theodõiy–cuộcgọiGurneyđãnghequathiếtbịhộiđàmcủaMellery–bắtđầuởđoạngiữa.Toànbộgươngmặtởbànđềubịcuốnhútbởichấtgiọngkỳlạcủangườigọi,vànỗisợhãicăngthẳngtronggiọngcủaMellery.

“Đọcthầmconsốđónào.”

“Đọcthầmư?”

“Phải.”

“Mườichín.”

“Tốt,tốtlắm.”

“Anhlàai?”

“Ôngvẫnkhôngbiếtư?Đauđớnêchềđếnthế,màôngcũngkhôngbiết.Tôiđãliệutrìnhchuyệnnàymà.Tôiđãđểlạichoôngmộtthưtrướcđó.

Page 196: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Mộtbứcthưngắn,ôngcóchắclàkhôngnhậnđượckhông?”

“Tôichẳnghiểuanhnóigìcả,”

“À,nhưngônglạibiếtconsốấylà19cơđấy.”

“Anhnóihãynghĩđếnmộtconsốmà.”

“Nhưngđúnglàconsốấyphảikhông?”

“Tôikhônghiểu.”

Saumộtchập,trungsĩWigggõhaiphímrồinói,“Chỉcónhiêuđó.”

Đoạnbăngngắnvừaphát lại làmGurneycảmthấyhụthẫng, tức tối,muốnốm.

Blatt lật lòngbàn tay lên làmđiệubộkhônghiểu. “Cáiquáigìđây, lànamhaynữthế?”

“Gầnnhưchắcchắnlànam,”Wiggnói.

“Côlàmthếquáinàomàbiếtđược?”

“Sángnaychúng tôiđãphân tíchcaođộcủagiọng trongbăng,vàkếtquảinrachothấytầnsốcàngcaothìtrọngâmxuấthiệncàngnhiều.”

“Vậythìsao?”

“Caođộcủagiọngnàythayđổiđángkểtừcụmtừnàysangcụmtừkhác,kể cả từ chữ này sang chữ khác, còn về mặt định lượng thì trong mọitrườnghợp,giọngítnhấnởnhữngchỗcótầnsốthấp.”

“Nghĩa làngười gọi đang gắng sứcnói chuyện trong khoảng âm trên,còncaođộởkhoảngâmdướithìtựnhiênhơn?”Klinehỏi.

“Chính xác,”Wigg nói bằng giọng nước đôi nhưng không kém phầnquyếnrũ.“Đâykhôngphảilàchứngcứmangtínhkếtluận,nhưngcótínhgợiýrấtcao.”

‘“Còntiếngồnngoàinềnthìsao?”Klinehỏi.Đócũng làcâuhỏi trongđầuGurney.Anhngheđượcnhiềutiếngxecộtrongđoạnghiâm,chothấynơigọilàmộtkhuvựclộthiên–cóthểlàmộtđoạnđườngđôngđúchaymộtkhumuasắmngoàitrời.

“Chúng ta sẽ biết nhiều hơn sau khi cải thiện xong chất lượng âmthanh,nhưnghiện tại thìhìnhnhư có banhómâm thanh– tiếngđàm

Page 197: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

thoại,tiếngxecộ,vàtiếngrềncủamộtloạiđộngcơnàođó.”

“Cảithiệnâmthanhmấtbaolâu?”Rodriguezhỏi.

“Còn tùy vàođộphức tạp củadữ liệuâm thanh thuđượcnữa,”Wiggnói.“Tôiướclượnglà12đến24giờ.”

“12giờđi.”

Sau một khoảng lặng ngượng ngập, thứ mà Rodriguez rất giỏi khởixướng,Klinehỏimộtcâuchungchungchocảphòng.“Cònvụđọcthầmthìsaohả?AikhôngđượcphépngheMellerynói consố 19cơchứ?”YquaysangGurney.“Anhcóýkiếngìkhông?”

“Không.Nhưngtôinghĩlýdochẳngliênquangìđếnchuyệnsợbịngheléncả.”

“Saoanhlạinóivậy?”Rodrigueztháchthức.

“Bởi vì nói thầm làmột cách tránh nghe lén rất vớ vẩn,” Gurney thìthầmvừađủngheđểminhhọaluậnđiểm.“Chuyệnnóithầmcũngquáilạgiốngnhưnhiềuyếutốkháctrongvụnày.”

“Giốngnhưthếnào?”Rodriguezlìlợm.

“Chẳnghạnnhư,hừm,tạisaobứcthưlạinóiđếnthángMườimộthaythángMườihaibấtđịnhnhưvậy?Tạisaolàsúngvàchaivỡ?Tạisaolạicónhữngdấuchânbíẩn?Vàmộtvấnđềnhỏnữamàchưaaiđềcậpđến–tạisaolạikhôngcódấuchânthú?”

“Saocơ?”Rodrigueztrôngcóvẻkinhngạc.

“CaddyMellerynóivợchồngbàtanghetiếngrítcủathúvậtđangđánhnhausaunhà–vìthếanhtamớixuốnglầurồinhìnracửasau.Nhưnggầnđólạikhôngcódấuchânthúnàocả–vìnếucóthìdấuchânsẽhiệnngaytrêntuyếtchứ.”

“Ta đang sa lầy rồi. Tôi không hiểu tại sao việc có hay không có dấuchângấuchó,haycáidấuchếttiệtnàođómàtađangnói,lạilàvấnđề.”

“Chúaạ,”Hardwicknói,lờđiRodriguezvàbắnchoGurneymộtcáicườitoethánphục.“Anhnóiđúngđấy.Khôngmộtchútdấuvếtnàokhácdấuvếtcủanạnnhânhayhungthủ.Saotôilạikhôngđểýnhỉ?”

KlinequaysangStimmel.“Tôichưabaogiờthấycóvụánnàonhiềuvật

Page 198: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

chứngđếnvậymàchỉmộtsốítcóýnghĩathôi.”

Ylắcdầu,“Ýtôilà,bằngcáchkhốnkiếpnàomàtênhungthủlạicóthểlàmđượccáitròsốsiếcấy?Vàtạisaolạilàhailần?”YnhìnGurney.“AnhcóchắclàmấyconsốấychẳngcóýnghĩanàođốivớiMellerykhông?”

“Chắc 90 phần trăm – hầu như chuyện nào tôi cũng đều chắc chắnchừngấy.”

“Trởlạibứctranhtoàncảnh,”Rodrigueznói,“tôiđangsuynghĩvấnđềđộngcơmàlúcnãyanhcóđềcậpđếnđấySheridan…”

ĐiệnthoạidiđộngcủaHardwickđổchuông.Rodriguezchưakịpphảnđốithìhắnđãmócđiệnthoạirakhỏitúivàđểlêntai.

“Chết tiệt,” hắn nói sau khi nghe điện thoại khoảngmười giây. “Cậuchắcchứ?”Hắnnhìnquanhbàn.“Khôngcóviênđạnnàohết.Họđãxemhếtbứctườngsaunhàtừngphânmộtrồi.Chẳngthấygìcả.”

“Bảohọkiểmtrabêntrongnhà,”Gurneynói.

“Nhưngviênđạnđượcbắnbênngoàimà.”

“Tôibiết,nhưngcóthểkhiấyMellerykhôngđóngcửasaulưnglại.Mộtngườiđanghồihộptrongtìnhhuốngnhưthếsẽmuốnđểcửamở.Bảocáckỹthuậtviênxemxétcácquỹđạokhảdĩcủađạnrồikiểmtraphầntườngnàobêntrongnhàcóthểnằmtrongđườngđạn.”

Hardwicktruyềnnhanhlạichỉthịrồikếtthúccuộcgọi.

“Hayđấy,”Klinenói.

“Rấthay,”Wiggnói.

“Chuyệnmấyconsốấy,”Blattđộtngộtđổichủđề.“Chắchẳnnócóliênquanđếnmộtkiểuthôimiênhayngoạicảmgìđóphảikhông?”

“Tôithìkhôngnghĩvậy,”Gurneynói.

“Chắcchắnphảivậymà.Nếukhôngthìlàcáigìkhácmớiđược?”

HardwickcùngchungcảmnghĩvớiGurneyvềđềtàinàyvàlàngườiđáplại trước. “Chúa ạ, Blatt, trước giờ cảnh sát bang có điều tra vụ nào liênquanđếnđiềukhiểnýnghĩhuyềnbíchưahả?”

“Nhưnghắnlạibiếtnạnnhânđangnghĩgìcơmà!”

Page 199: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Lần này Gurney trả lời trước, theo cái cách dĩ hòa vi quý củamình.“ĐúnglàgiốngnhưcóaiđóbiếtchínhxácMelleryđangnghĩgì,nhưngtôicálàchúngtađãbỏsótthứgìđóđơngiảnhơnnhiềusovớikhảnăngđọcđượcýnghĩ.”

“Để tôi hỏi anh chuyện này, thanh tra Gurney.” Rodriguez đang ngảlưng trong ghế, nắm tay phải nằm gọn trong lòng bàn tay trái để trướcngực. “Chứng cứ chồng chất ngày càngnhiều với tốc độ chóngmặtnhưvậy,quamộtloạtcácláthưvàđiệnthoạiđedọa,chothấyMarkMellerylàmụctiêucủamộtkẻtheodõicóýmưusát.Tạisaokhiấyanhlạikhôngmangchứngcứđếntrìnhcảnhsáttrướckhixảyraánmạng?”

Gurneyđãđoántrướcđượccâuhỏivàsẵnsàngtrảlời,nhưngnhưthếcũngkhônglàmgiảmđisựnhứcnhốimànómanglại.

“Tôiđánhgiácaodanhhiệu‘thanhtra’ấy,thưađạiúy,nhưnghainămtrướctôiđãtừbỏdanhhiệuấycùngvớiquânhàmvàvũkhírồi.Vềchuyệntrìnhbáocảnhsáttrongkhisựviệcđangtiếntriểnthì,khôngcósựhợptáccủaMarkMellerythìkhôngthểlàmđượcchuyệngìthiếtthựccả,vàanhtađãtỏrõtháiđộkhônghợptácchodùrasaođinữa.”

“Anhmuốnnóilàkhôngđượcphépcủaôngta,anhkhôngthểtớitrìnhbáođượcư?”GiọngRodriguezđanglêncao,tháiđộcủaycứngrắnhơn.

“Anhtanóirõvớitôirằnganhtakhôngmuốncảnhsátnhúngtayvào,rằnganhtanghĩcảnhsátxenvàosẽlàmhưchuyệnhơnlàđượcviệc,vànóisẽlàmbấtkỳđiềugìcầnthiếtđểngănchặnchuyệnđóxảyra.Nếutôitrìnhbáosựviệcthìanhtasẽnétránhcácanhvàcắtđứtliênlạcvớitôi.”

“Tiếptụcliênlạcvớianhthìôngtacũngđâuđượclợibaonhiêu,đúngkhôngnào?”

“Ngặtnỗilàvậy,thưađạiúy.Anhnóiđúng.”

Sự mềm mỏng, không chống đối trong câu trả lời của Gurney làmRodriguez chưng hửng trong chốc lát. Sheridan Kline bước vào khoảngtrống.“Tạisaoôngtalạiphảnđốichuyệncảnhsátvàocuộc?”

“Anhtachorằngcảnhsátquávụngvề,khôngđủnănglựcđểđạtđượckếtquảtíchcực.Anhtatinlàcảnhsátkhôngthểbảovệantoànchoanhta

Page 200: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

nhưnglạirấtcóthểtạoramộtmớlộnxộnvềquanhệcôngchúngchoviệntĩnhtucủamình.”

“Thậtnựccười,”Rodrigueznói,cảmthấybịlăngnhục.

“Anhtaluônmiệngnóicảnhsát ‘lơngơnhưbòđeonơ’.Anhtacươngquyếtkhônghợp tácgì với cảnhsát cả– cảnhsátkhôngđượcvào trangviêncủaanhta,khôngđượcliênlạcvớikhách,khôngđượclấythôngtincủa chínhanh ta.Anh ta có vẻnhư sẵn sàngkiện cáonếu cảnh sát canthiệpvàodùchỉmộtchút.”

“Đượcrồi,nhưngđiềutôimuốnbiết…”Rodrigueztoannói,nhưnglạibịcắtngangbởitiếngchuôngđiệnthoạiquenthuộccủaHardwick.

“Hardwickđây…Phải…Ởđâuthế?…Tuyệtcúmèo…Đượcrồi,tốt.Cảmơnnhé.”Hắnbỏđiệnthoạivào túi rồi thôngbáochoGurneybiếtbằngmộtgiọng đủ lớn để tất cả cùng nghe, “Họ tìm được viên đạn rồi.Nằm trêntườngbêntrong.Thậtralàởhànhlanggiữanhà,trênmộtđườngthẳngtừcửasau,màcửanàyrấtcóthểđãmởkhihungthủnổsúng.”

“Chúcmừnganh,” trungsĩWiggnóivớiGurney,rồinóivớiHardwick,“Cóbiếtcỡnòngkhông?”

“Họnghĩlàloại0.375,nhưngchúngtaphảichờbênphòngđạnđạoxemsaođã.”

Klinetrôngnhưđangbậntâmđiềugì.Yđưaramộtcâuhỏibângquơ,“CókhinàoMellerykhôngmuốncảnhsátnhúngtayvìlýdokháckhông?”

Blatt,mặtnhănnhóvìbốirối,hỏithêmvào:‘Lơngơnhưbòđeonơ’lànghĩaquáigìvậy?”

Page 201: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

26

MộtTấmSécKhống

Gurney lái xe qua dãy núi Catskills đến trang trại nhà nằm ngoàiWalnutCrossing,sựkiệtquệđãtrùmkhắpngườianhmộtlớpsươngmùcủacảmxúc,trộnlẫnvàonhaulàbaođóikhát,buồnbực,ngờvựcvềbảnthân.ThángMườimộtcàngtiếndầnđếnmùađông,thờigiantrongngàycàng bị rút ngắn đến u uất – nhất là trong vùng thung lũng, nơi nhữngngọnnúibaoquanhgópphầnlàmhoànghônbuôngxuốngsớmhơn.XecủaMadeleineđãbiếnmấtkhỏichỗđậuthườnglệnằmsátkhothócngoàivườn.Mộtphầntuyếttanchảytrongnắngtrưavàđóngbăngtrởlạitrongcơnlạnhchiềutà,lạoxạodướichân.

Cănnhà imắngmộtvẻchếtchóc.Gurneybậtsángdànđèntreo trênchiếcbànxắtthịtởgiữacănbếp.AnhnhớMadeleinesánghômấycónóiphongthanhchuyệntiệctốitheokếhoạchcủahọbịhủyvìcómộtcuộchọpnàođómàtấtcảchịemphụnữđềumuốnthamdự,nhưnganhkhôngnhớchitiết.Vậyrốtcuộckhôngcầnmuamấyhạthồđàokhốnkiếpnữarồi.AnhbỏmộtgóitràtúilọcDarjeelingvàotách,rótđầynướcvòi,rồiđặttronglòviba.Thóiquenđưađẩy,anhđitớichiếcghếbànhcủamìnhởbênkiacănbếpđồngquê.Anhngảlưngxuốngghế,chângáclênchiếcghếđẩugỗ.Haiphútsau, tiếngbípcủa lòvibabịhútvàocảnhvậtcủamộtgiấcmộngmônglung.

AnhthứcgiấckhinghetiếngchâncủaMadeleine.

Cólẽanhnhạycảmquáchăng,nhưngrõràngtiếngchâncócáigìđónghenhưđanggiậndữ.Hướngđi vàkhoảngcáchcủa tiếngchândườngnhư cho thấy chắc hẳn cô đã thấy anh ngồi trong ghế nhưng lại khôngmuốnnóichuyệnvớianh.

Anhmởmắtrakịplúcthấycôđangrakhỏibếpđivềphíaphòngngủ.Anhvươnvai,đẩymìnhrakhỏiđộsâucủachiếcghế,điđếntủbúpphêlấymộttờgiấyănđểhỉmủi.Anhnghetiếngcửaphòngvệsinhđónglại,hơi

Page 202: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

quảquyếtmộtchút,rồimộtphútsaucôquaytrởlạibếp.Côđãthaychiếcáolụakiểubằngmộtchiếcáolentrùmmông.

“Anhdậyrồià,”cônói.

Anhnghenhưđólàlờichỉtríchanhđãngủ.

Côbậtlênmộtdãyđènphíatrênmặtbếpchínhrồimởtủlạnh.“Anhănchưa?”Nghenhưmộtlờitráchmóc.

“Chưa,hômnaymệtmỏiquá,vềnhàanhchỉphamộtly–ôi,khỉthật,anhquênmất.”Anhđến chỗ lò vi ba, lấy ramột tách trà lạnhngắt, đensẫm,rồiđổhếtxuốngchậurửa,cảtúilẫntrà.

Madeleineđếnchỗchậurửa,nhặtgóitràtúilọclênthảvàothùngrác,cốýchoanhthấy.

“Emcũngmệtlắmđây.”Côimlặnglắcđầumộtchập.“Emchẳnghiểutại saomấykẻngốcởđây lại tin lànênxây giữa cái tỉnhxinhđẹpnhấtbangnàymộtnhàtùgớmghiếccóràothépgaixungquanhkiachứ.”

Giờthìanhđãnhớra.Sánghômấycôbảoanhrằngcôđịnhsẽdựmộtcuộchọptrongthịtrấn,nơingườitasẽthảoluậnmộtlầnnữacáiđềxuấtgâytranhcãiấy.Câuhỏigâytranhcãilàthịtrấnnàycónênganhđuađểtrởthànhđịađiểmxâymộtcơsởmànhómphảnđốigọilànhàtùvànhómủnghộgọilàtrungtâmđiềutrịhaykhông.Cuộcchiếnvềdanhphápphátsinh từ thứngônngữquan liêu rấtmơhồ trongvănbảnchophép thựchiệndựánxâythíđiểmmột loạiviệnmới.ViệnsẽđượcbiếtđếnvớicáitênSCATE–Môi trườngTrị liệuvàCải tạocủaBang–phụcvụhaimụcđíchlàtốnggiamvàcảitạotrọngphạmmatúy.Thựcsựthìthứngônngữquan liêu đó rất khó hiểu, dẫn đến nhiều cách lý giải và lập luận khácnhau.

Đâylàvấnđềnhạycảmgiữahaingười–khôngphảivìanhkhôngchiasẻvới cômongmuốnđểviệnSCATEnằmngoàiWalnutCrossing,màvìanhchưa thamgiavàocuộcchiếnnàynhanhnhạynhưcô tưởng. “Chắcchỉcóchưađượcchụcngườihưởnglợithôi,”cônóimộtcáchnghiêmnghị,“cònnhữngaitrongthunglũng–vànhữngaiphảiláiquathunglũng–sẽbịmộtcáigaitrongmắthànhhạkhổsởtrongsuốtquãngđờicònlại.Màvìcáigìcơchứ?Vìcáigọilàcảitạomộtlũkhốnbuônmatúyư?Choemxin

Page 203: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

đi!”

“Nhữngthịtrấnkhácđangganhđuanhauđểđượcnhưvậy.Nếumaymắnthìsẽcóthịtrấnthắng.”

Côcườimộtcáchảmđạm.“Nhấtđịnhrồi,nếumấyôngquảntrịởcácthịtrấnkhácthahóahơnmấyôngởđây.”

Cảmthấysựcămphẫnsôisụctrongcôlàmộtdạngáplựcđốivớianh,anhquyếtđịnhthửđổiđềtài.

“Để anh làm trứng ốp lết nhé?” Anh quan sát cơn đói của cô đangthoángganhđuavớicơngiậncònđọnglại.Cơnđóithắngcuộc.

“Đừngbỏớtxanh,”côbáotrước.“Emkhôngthíchớtxanh.”

“Vậysaoemmua?”

“Emkhôngbiết.Muađâuphảiđểlàmốplết.”’

“Emănhànhkhông?”

“Khônghành.”

Côdọnbàntrongkhianhđánhtrứngvàlàmnóngchảo.

“Emmuốnuốnggìkhông?”anhhỏi.

Côlắcđầu.Anhbiếtcôkhôngbaogiờuốngthứgìkèmbữaăn,nhưnganhvẫnhỏi.Mộtthóiquenlạlùngnhonhỏ,anhnghĩ,khilúcnàocũngcứhỏicâuấy.

Haingườichỉnóimộtvàitừchotớitậnkhiănxongvàcùnglàmnghithứcđẩynhẹchiếcđĩasạchbóngthứcănragiữabàn.

“Kểemnghevềngàyhômnaycủaanhnào,”cônói.

“Ngàycủaanh?Ýemlàcuộchọpcủaanhvớinhómđiềutraánmạngcừkhôiư?”

“Anhkhôngấntượnggìư?”

“Ồ,cóấntượngchứ.Nếuemmuốnviếtsáchvềcơchếvậnhànhđồngđộisailệch,dotay‘đạiúyquáithai’điềuhành,thìemcóthểđặtmáyghiâmởđóđểghilạichínhxáctừngtừmột.”

“Tệhơncôngviệclúcanhchưavềhưusao?”

Anhchầnchừmộtlúcmớitrảlời,khôngphảidoanhkhôngchắcchắn,

Page 204: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

màdoanhnhậnracáingữđiệucăngthẳngtrongtừ ‘vềhưu’.Anhquyếtđịnhđáplạilờichứkhôngđáplạigiọng.

“Trongthànhphốcómộtsốngườikhótínhthật,nhưngmứcđộngạomạnvàthiếutựtincủatay‘đạiúyquáithai’nàythìhoàntoànkhác.Ylúcnàocũngchămchămgâyấntượngvớitayủyviêncôngtố,khôngtôntrọngthuộccấp,khôngthậtsựhứngthúvớivụán.Hỏigì,bìnhphẩmbấtkỳđiềugìthìkhônghằnhọccũnglạcđề,màthườnglàcảhaiấychứ.”

Cônhìnanhmộtcáchdòxét.“Emchẳnglấylàmlạ.”

“Ýemlàsao?”

Côkhẽnhúnvai.Trôngnhưcôđangcốgắngtạovẻmặtđểtruyềnđạtcàngítcàngtốt.“Emchẳnglấylàmlạthôi.Emnghĩnếuanhvềnhàrồinóimìnhđãlàmviệccảngàyvớiđộiđiềutraánmạngcừkhôinhấtmìnhtừnggặpthìemmớingạcnhiên.Chỉvậythôi.”

Anhbiếtquá rõkhôngchỉ cóvậy.Nhưnganhđủ thôngminhđểbiếtMadeleine thôngminh hơn anh và chẳng đời nào anh có thể gạ cô nóichuyệncôkhôngcóhứngthúnói.

“Ừthì,”anhnói,“thậtsựrấtmệtmỏivàchánnản.Giờanhchỉmuốngạtchuyệnđórakhỏiđầuvàlàmcáigìđóhoàntoànkhác.”

Anhchỉbuộtmiệngnói thế,nênngay sauđóđầuóc anh trống rỗng.Chuyểnsangmộtthứhoàntoànkhácnghecóvẻdễnhưnglạikhôngphảivậy.Nhữngkhókhăntrongngàytiếptụccuộnxoáytrướcmặtanh,cùngvới phản ứng kỳ bí củaMadeleine. Ngay thời khắc đó, cái lựa chọnmàtrong tuầnvừaquavẫn luônkéogiậtgiớihạnkhángcựcủaanh,cái lựachọnanhmuốnkhuấtmắtnhưng lại khônghoàn toànmuốn rũ rakhỏiđầu,mộtlầnnữalạixenvào.Lầnnày,mộtcáchbấtngờ,đếncùngvớinólàmộtsựcươngquyếtbộcphátgiụcanhphảithựchiệncáihànhđộngmàanhđãnétránhbấylâu.

“Cáihộp,”anhnói,cổhọnganhthắtlại,giọnganhkhànđục,khianhcốépcáiđềtàiấyrangoàitrướclúcnỗisợhãikịpgiamhãmanhtrởlại,trướclúcanhkịpnghĩphảikếtthúccâunhưthếnào.

Côđưamắtkhỏichiếcđĩađãsạchthứcăn,ngướclênnhìnanh–điềmđạm,tòmò,chămchú–chờanhnóitiếp.

Page 205: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Mấybứcvẽcủanó…Em…Ýanhlàtạisao…?”Anhcốmoitừtrongđốngmâuthuẫnvàhỗnđộntìmmộtcâuhỏihợplý.

Nỗlựcấykhôngcầnthiết.Madeleinecókhảnănghiểuthấusuynghĩcủaanhquađôimắt,hơnhẳnkhảnăngnóithànhlờicủaanh.

“Chúngtaphảinóilờitạmbiệt.”Giọngcônhẹnhàng,thưthái.

Anhnhìn trân trânxuốngbàn.Khônggì trong tâmtríanhcó thể tạonênlời.

“Chuyệnđãlâurồimà,”cônói.“Dannyrađirồimàchúngtachưabaogiờtừbiệtcon.”

Anhgậtđầu,mộtcáigậtgầnnhưvôhình.Cảmnhậncủaanhvềthờigianđangtanbiến,tâmtríanhtrốngrỗngđếnmứclạkỳ.

Khiđiệnthoạiđổchuông,anhcảmthấynhưđangbịđánhthức,bịkéotrởlạithếgiớihiệntại–mộtthếgiớicủanhữngvấnđềquenthuộc,môtảđược,đođạcđược.Madeleinevẫnngồiởbàncùnganh,nhưnganhkhôngrõhaingườiđãngồiđóđượcbaolâu.

“Anhmuốnemtrảlờiđiệnthoạikhông?”côhỏi.

“Khôngsao.Đểanhbắtmáycho.”Anhngầnngại,nhưchiếcmáytínhđangnạplạidữliệu,rồiđứnglên,hơichaođảo,đitớiphònglàmviệc.

“Gurneyđây.”Trả lờiđiệnthoạibằngcáchấy–cáicáchanhvẫn luônđeobámtrongnhiềunămđiềutraánmạng– làmộtthóiquenanhcảmthấykhócóthểbỏ.

Giọngchàotrênđiệnthoạirất rạngrỡ,hùnghổ,nồnghậugiả tạo.Nólàmanhnghĩngayđếnnguyêntắccũríchtrongnghệthuậtbánhàng:luônmỉmcười khinói chuyệnquađiện thoại, vìnhư vậynghe sẽ thân thiệnhơn.

“Dave,mừngquá,anhcóởđó!SheridanKlineđây.Hyvọngkhônglàmgiánđoạnbữatốicủaanh.”

“Tôilàmgìđượcchoanh?”

“Tôisẽvàongayvấnđề.Tôitinanhthuộcloạingườicóthểthoảimáinóichuyệnthẳngthắn.Tôibiếttiếngtămcủaanh.Trưanaytôicũnglờmờhiểura tại saoanh lạiđược tiếng tămđó.Tôiấn tượng lắm.Hyvọng tôi

Page 206: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

khônglàmanhngượng.”

Gurneyđangthắcmắcchuyệnnàysẽdẫnđếnđâu.“Anhtửtếthậtđấy.”

“Khôngphảitửtếmàlàchânthật.Tôigọichoanhvìvụánnàyđòihỏimộtngườicónănglựcnhưanh,vàtôimuốntìmcáchtậndụngtàinăngđó.”

“Anhbiếttôiđãnghỉhưurồimà,đúngkhông?”

“Ừ,tôinghengườitanóivậy.Vàtôiđoanchắcanhchẳngbaogiờmuốntrởlạinhữngthứthườngnhậtngàyxưacả,nêntôikhôngđềnghịthứgìnhưthếđâu.Tôicócảmgiácvụánnàysẽlàmộtvụlớn,vàtôimuốnbiếtsuynghĩcủaanh.”

“Tôikhônghiểuanhmuốntôilàmgì.”

“Hay nhất là,” Kline nói, “tôi muốn anh tìm ra hung thủ giết MarkMellery.”

“ĐóchẳngphảilàtráchnhiệmcủatổtrọngánBCIsao?”

“Đúngvậy.Vànếumaymắnthìcuốicùnghọsẽpháđượcán.”

“Tuynhiên?”

“Tuynhiêntôimuốncảithiệnxácsuấtthắngcủamình.Vụánnàyhếtsứcquantrọngnênkhôngthểđểmặcchonótheoquytrìnhthôngthườngđược.Tôimuốnsửdụngconátchủbàicủamình.”

“Tôikhôngthấyvaitròcủatôiởđâucả.”

“AnhkhôngthấyvaitròcủaanhtrongBCIư?Đừnglo.TôinhậnthấyRodkhôngphảilàloạingườimàanhthíchhợptác.Đừnglo,anhsẽbáocáotrựctiếpvớitôi.Chúngtôicóthểchoanhmộtvaitròkiểunhưtrợtáđiềutrahaycốvấnviênchovănphòngcủatôi,cáinàothíchhợpchoanhthìlàm.”

“Anhcầntôitrongbaolâu?”

“Chuyện đó tùy anh.” Thấy Gurney không đáp lại, y nói tiếp, “MarkMellery chắc hẳn rất thán phục và tin tưởng anh.Ông ấy nhờ anh giúpmìnhđốiphóvớimộttênácthú.Tôimuốnnhờanhgiúptôiđốiphóvớichínhtênácthúấy.Anhlàmđượcgìchotôithìlàm,tôisẽrấtcảmkích.”

Taynàykháđấy,Gurneynghĩ.Yquáthuầnthụccáicáchnóichuyệnchân

Page 207: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

thànhnày.Anhnói,“Đểtôibànvớivợđã.Sángtôisẽgọilạichoanh.Chotôimộtsốđểliênlạc.”

Nụcườitronggiọngyrấtphấnkhởi.“Tôichoanhsốđiệnthoạinhà.Tôicó cảm giác anh cũng dậy sớmnhư tôi. Cứ gọi bất cứ lúc nào sau 6 giờsáng.”

Khianhtrởlạibếp,Madeleineđangngồiởbàn,nhưngtâmtrạngcôđãthayđổi.CôđangđọctờTimes.Anhngồiđốidiệncô,vuônggócvớimặtbàn,quayvềhướngchiếcbếp lòFranklincũkỹ.Anhnhìnvềphía lòmàhầunhưkhôngthấynó,taybắtđầuxoatránnhưthểquyếtđịnhtrướcmắtlàmộtphầncơcăngcầnđượcxoabóp.

“Quyếtđịnhcókhógì,đúngkhông?”Madeleinenóimàkhôngđưamắtrakhỏitờbáo.

“Gìcơ?”

“Chuyệnanhđangnghĩngợiđấy.”

“Tayủyviêncôngtốcólẽmonganhgiúplắm.”

“Khôngmongmớilàlạ.”

“Thườngthìchẳngailôimộtkẻngoàicuộcvàonhữngchuyệnnhưthếnàycả.”

“Nhưng anh không phải là kẻ ngoài cuộc bình thường, đúng khôngnào?”

“AnhnghĩmốiquanhệgiữaanhvàMellerylàđiểmkhácbiệt.”

Cônghiêngđầu,chămchúnhìnanhbằngthịgiácXquangcủamình.

“Hắntanịnhnọtlắm,”Gurneycốgắnglàmgiọngnghekhôngcóvẻgìlàthíchlờinịnhhót.

“Chắcchỉmôtảchínhxáctàinăngcủaanhthôi.”

“SovớitayđạiúyRodriguezthìaitrôngcũngđượcviệccảthôi.”

Cômỉmcườitrướcsựnhúnnhườngngượngnghịucủaanh.“Anhtatrảcônganhthứgì?”

“Một tấm séc khống, thật tình là vậy.Anh sẽ làmviệc thôngqua vănphònganhta.Dùsaocũngphảithậntrọngkhôngđượclấnsân.Anhnói

Page 208: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

vớianhtalàsángmaisẽquyếtđịnh.”

“Quyếtđịnhgìcơ?”

“Quyếtđịnhxemcómuốnlàmkhông.”

“Anhđùađấyà?”

“Emnghĩkhôngnênư?”

“Ýemlà,anhđùacáichuyệnchưabiếtquyếtđịnhrasaođấyà?

“Cónhiềuthứphảicânnhắcmà.”

“Nhiềuhơnanhtưởngđấy,nhưngnhìncũngbiếtlàanhsẽlàmrồi.”

Côtrởlạitờbáo.

“Emnói‘nhiềuhơnanhtưởng’làsao?”anhhỏisaumộtphútlâu.

“Cónhiềuchọnlựagâyrahậuquảmàtakhônglườngđược.”

“Chẳnghạnnhư?”

Cáinhìntrântrânbuồnbãcủacônóichoanhbiếtđó làmộtcâuhỏinguxuẩn.

Saumộtkhoảnglặng,anhnói,“AnhcảmthấymìnhmắcnợMark.”

Mộtánhmắtmỉamaithêmvàocáinhìntrântrânấy.

“Saoemnhìnanhlạvậy?”

“Lầnđầutiênemngheanhgọianhtabằngtên.”

Page 209: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

27

LàmQuenVớiỦyViênCôngTốQuận

TòanhàVănphòngcủahạt,mangcáidanhxưngtầmthườngấytừnăm1935,trướcđâyđượcgọilàNhàthươngđiênBumblebee–thànhlậpnăm1899nhờsựhàophóng(vàsựmấttrítạmthời,nhưnhữngngườithừakếbịgạtbỏvẫn tranhcãivô ích)củamộtngườiAnhcùng tênchuyển tớiđâysống,ngàiGeorgeBumblebee.Côngtrìnhgạchđỏuámnày,ngấmbồhóngquacảthếkỷ,xuấthiệnlùlùtrênquảngtrườngthịtrấn.Nócáchtổngbộcảnhsátbanggầnhaicâysốvàcũngmất1tiếng15phútláixetừWalnutCrossing.

Nộithấtcủatòanhàthậmchícònkémhấpdẫnhơnmặttiền,vìlýdongượclại.Vàonhữngnăm1960nộithấtbịpháhủyvàhiệnđạihóa.Giànđènbámđầy bụi trên trần và ván lót chân tường gỗ sồi được thay bằnggiànđènhuỳnhquangsángchóivàtấmthạchcaotrắngbong.Gurneychợtnghĩcólẽmụcđíchcủaánhđènhiệnđạichóilóaấylàđểxuađuổihồnmacủanhữngbệnhnhântâmthầnđãtừngởđây–mộtsuynghĩlạlùngcủamộtngườiđangtrênđườngđithươnglượngđiềukhoảnmộthợpđồnglaođộng,nênanhtậptrungnhớlại lờiMadeleinenóivàolúcsángtrướclúcanhlênđường:“Anhtacầnanhhơnanhcầnanhta.”Anhtrầmngâmcâunóiấytrongkhichờđiquamộtthiếtbịanninhtínhviởđạisảnh.Quađượcràocản,anhmentheomộtloạtmũitênđếnmộtcánhcửacóôcửalắpkínhmờtrênđómanghàngchữmàuđentrangnhãỦYVIÊNCÔNGTỐQUẬN.

Bêntrong,mộtphụnữngồibàntiếptânbắtgặpánhmắtcủaanhkhianhbướcvào.Gurneyđểý thấyđànông thườngchọnnữ trợ lýdựa trênnănglực,tìnhdục,hoặcuytín.Ngườiphụnữngồiởbàndườngnhưcóđủcảba tiêuchuẩn.Dùcó lẽđãngoài 50nhưngmái tóc, lànda, kiểucáchtrangđiểm,yphụcvàdángngườicủacôtađượcchămchútkỹlưỡng,chothấycôtachútrọngđếnnhữngđiểmtrênthânthểcótácdụngkíchthích.

Page 210: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Cáinhìndòxéttrongmắtcôtavừalạnhlùngvừađầynhụccảm.MộttấmbiểnchữnhậtnhỏlàmbằngđồngthauđỏtrênbàntuyênbốtêncôtalàEllenRackoff.

ChưaaikịplêntiếngthìmộtcánhcửabênphảibàntiếptânmởravàSheridanKlinebướcvàophòng.Ytươicườiravẻnồnghậu,

“9giờkhôngsaimộtgiây!Tôichẳnglạgì.Anhlàmtôiấntượng,đãnóigìlàlàmđúngynhưvậy.”

“Chỉlàdễdànghơnlựachọnkiathôimà.”

“Saocơ?Ờ,phải,phải,tấtnhiên.”Nụcườitươihơn,nhưngítnồnghậuhơn.“Anhthíchuốngcàphêhaytrà?”

“Càphê.”

“Tôicũngvậy.Tôichẳngbaogiờhiểunổitrà.Anhthíchchóhaymèo?”

“Chắclàchó.”

“Anhcóbaogiờđểýaithíchchóthườngưacàphêhơnkhông,còntràthìdànhchoaithíchmèo?”

Gurneynghĩchuyệnđóchẳngđángbậntâm.Klinerahiệuchoanhtheoyvàovănphòng,xòetaychỉvềphíamộtchiếcxôphabằngdathuộckiểuđươngđại,ngồivàomộtchiếcghếbànhcùngkiểuởbênkiachiếcbànthủytinhthấptè, rồi thaynụcười tươi tắnbằngvẻmặtnghiêmchỉnhđến làbuồncười.

“Dave,tôithậtsựrấtvuikhianhchịugiúpchúngtôi.”

“Miễnlàcómộtvaitròthíchhợpchotôi.”

Klinechớpmắt.

“Địabànlàmộtvấnđềdễđụngchạmmà,”Gurneynói.

“Hoàntoànđồngý.Chophéptôithẳngthắnnhé–nóithẳngđuộtnhưruộtngựa,nhưngườitathườngnóiấy.”

Gurneygiấuvẻmặtnhănnhóbêndướimộtnụcườinhãnhặn.

“NhữngngườitôiquenởSởCảnhsátNewYorkkểchotôinghenhiềuthứấntượngvềanhlắm.Anhtừngchỉđạođiềutranhiềuvụánlớn,làđiềutra viên chính, người khớp mọi thứ lại với nhau nhưng đến lúc khen

Page 211: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

thưởnglạiluônnhườngcôngtrạngchongườikhác.NgườitanóiởSởCảnhsáttàinăngcủaanhlàlớnnhấtcòncáitôithìnhỏnhất.”

Gurneymỉmcười,khôngcườivìlờitângbốcanhbiếtđãđượcchuẩnbịtừ trước,màcườivì vẻmặt sửngsốt củaKline trướccáikháiniệmmiễncưỡngnhậncôngtrạng.

“Tôithíchcôngviệc.Tôikhôngthíchlàmtrungtâmcủasựchúý.”

Klinenhìnmột chập lâunhưngườiđang tìmmộthương vị khó thấytrongthứcănrồilạibỏdởgiữachừng.

Ynghiêngngườivềphíatrước.“Tôimuốnbiếttheoanh,anhsẽmuốnđóngvaitrònhưthếnàođốivớivụánnày.”

Đâylàcâuhỏiquyếtđịnh.Đểliệutrướcphảitrảlờicâuhỏinàynhưthếnào,GurneyđãtốnnhiềuthờigiansuynghĩtrongsuốtquátrìnhláixetừWalnutCrossingđếnđây.

“Trongvaitròmộtcốvấnphântích.”

“Vậynghĩalàsao?”

“TổđiềutraởBCIchịutráchnhiệmthuthập,xemxét,bảotoànchứngcứ, thẩm vấn nhân chứng, lần theo đầumối, xácminh chứng cứ ngoạiphạm,vàcuốicùnglàlậpragiảthuyếttạmthờivềnhânthân,hướnghànhđộng,độngcơcủahungthủ.Yếutốcuốicùngđóngvaitròthenchốt,vàđólàyếutốtôitincóthểgópsức.”

“Bằngcáchnào?”

“Xemxétcácdữkiệntrongmộttìnhhuốngphứctạpvàlậpramộtkịchbảnhợplýlàphầncôngviệcmàtôichorằngmìnhgiỏinhất.”

“Tôikhôngnghĩvậy.”

“Nhữngngườikhácthìgiỏithẩmvấnnghiphạm,giỏipháthiệnchứngcứởhiệntrường…”

“Chẳnghạnnhưpháthiệnraviênđạnmàkhôngaikhácbiếttìmởđâuư?”

“Cáiđóchỉlàđoánmaythôi.Thườngthìluôncóngườigiỏihơntôimộtmặtnàođótrongquátrìnhđiềutra.Nhưngnóiđếnviệckhớpcácmảnhghép lại vớinhau, thấyđượcvấnđềnào là trọng tâm, vấnđềnàokhông

Page 212: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

phải,thìtôilàmđược.Trongcôngviệckhôngphảilúcnàotôicũngđúng,nhưngthườngthìtôiđúngvừađủđểtạonênkhácbiệt.”

“Vậyrốtcuộcanhcũngcócáitôirồi.”

“Nếumuốnanhcóthểgọivậy.Tôibiếthạnchếcủamìnhvàưuđiểmcủamình.”

Saunhiềunăm thẩmvấn, anh cũngbiếtnhững cá tínhnhất định sẽđáplạinhưthếnàovớinhữngtháiđộnhấtđịnh,vàanhkhôngnhìnsaiKline.Ánhmắtchothấyyđãthoảimáihơnvìhiểuđượccáihươngvịngoạilaimàyđangcốđặttên.

“Tabànchuyệnthùlaonào,”Klinenói.“Tôiđangnghĩsẽtrảanhmứcthùlaotheogiờmàtrướcđâychúngtôiđãthiếtlậpchonhữngnhómviệccốvấnnhấtđịnh.Tôitrảanh70đô-lamộtgiờ,kèmphụcấpchonhữngchiphíhợplý–bắtđầungaybâygiờ“

“Ổnrồi.”

Klinechìabàntaychínhtrịgiacủamìnhra.“Tôirấtmongđượchợptácvớianh.Ellenđãsoạnxongmộtbộbiểumẫu,giấynhượngquyền,chứngtừtuyên thệ,hợpđồng thỏa thuậnvềbảomật.Có thểmất ít thờigiannếuanhmuốnđọcnhữnggìmìnhký.Côtasẽchoanhmộtvănphòngđểsửdụng.Cónhiềuchitiếtchúngtahợptácđếnđâusẽlàmrõđếnđó.Vềphầntôi,tôisẽcậpnhậtchoanhbiếttintứcmớinhấttừBCIhaytừlínhcủatôi,và tôi sẽ mời anh họp giao ban tổng quát như hôm qua. Nếu cần nóichuyệnvớiđộingũđiềutraởđâythìsắpxếpgặphọquavănphòngcủatôi.Đểnói chuyệnvớinhânchứng,nghiphạm,nhữngngười có liênquan–cũngvậy,thôngquavănphòngcủatôi.Tiệnchoanhkhông?”

“Tiện.”

“Anhkhôngphílời.Tôicũngvậy.Chúngtađanghợptácvớinhaunênchotôihỏianhmộtchuyện.”Klinengảlưngrasaughếrồichụmngóntaylạithànhhìnhthápđểlàmcâuhỏităngthêmphầnquantrọng. “Vì lýgìmàanhlạibắnaiđótrước,rồimớiđâm14nhát?”

“Số nhát nhiều như vậy thường cho thấy hung thủ ra tay trong cơnthịnhnộhoặclàcốsứctỏvẻthịnhnộbằngmộthànhđộngmáulạnh.Sốnhátchínhxáccólẽkhôngcóýnghĩagìđâu.”

Page 213: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Nhưngbắnôngtatrước…”

“Điềuđóchothấymụcđíchđâmkhôngchỉlàđểgiếtngười.”

“Tôi khônghiểu ý anh,”Klinenghiêngđầunóinhưmột chú chim tòmò.

“Mellerybịbắnởcựlyrấtgần.Viênđạncắtđứtđộngmạchcảnh.Khôngcódấuvếtnàotrongtuyếtchothấysúngbịrơihaynémxuốngđất.Dođó,tênhungthủchắchẳnđãbỏthờigiangỡđivậtliệuhãmthanhmàhắnđãbọcquanhsúngrồibỏsúnglạivàotúihaybaotrướckhichuyểnsangdùngchaivỡvàvàovị tríđểđâmnạnnhânđangnằmbấttỉnhtrêntuyết.Vếtthươngởđộngmạchvàothờiđiểmấycólẽđãphunmáurấtnhiềurồi.Vậytạisaocònmấtcôngđâmthêm?Đâmkhôngphảiđểgiếtnạnnhânvìtrênthựctếnạnnhânđãchếtrồi.Mụcđíchcủahungphạmnhấtđịnhlàphitangvếttíchcủađạn…”

“Tạisaochứ?”Klinevừahỏivừarướnngườitrongghế.

“Tôikhôngbiết.Đâychỉlàmộtkhảnăngthôi.Nhưngkhảnăngnàycóthểxảy ra, vìnếuxétđếnnộidung cácbức thưnhậnđược trước vụ tấncôngvàbaophiềnphứcmàhắnbỏrađểmangtheocáichaivỡ,thìhànhđộngđâmcóýnghĩavềmặtnghithức.”

“Nghi thứcsùngbáiquỷSatanư?”NétmặthãihùngthườngtìnhcủaKlinekhônggiấuđượcvẻhồhởicủaytrướctiềmlựctruyềnthôngcủamộtđộngcơgâyánnhưthế.

“Tôikhôngnghĩvậy.Mấybứcthưđọccóvẻrấtđiênrồnhưngtôithấycũngkhôngđiêntheokiểuđó.Tôinói‘nghithức’ýlàgiếtngườitheokiểucáchnàođóđốivớihắnlàviệcrấtquantrọng.”

“Mộtcáchtrảthùtưởngtượngư?”

“Cóthể,”Gurneynói.“Hắnkhôngphảilàtêngiếtngườiđầutiênbỏranhiềuthángnhiềunămhìnhdungracáchtrảđũaaiđó.”

Klinetrôngngơngác.“Nếuphầnmấuchốtcủavụtấncônglàđâm,thìtạisaolạimấtcôngdùngsúng?”

“Làmtànphếtứcthời.Hắnmuốnchắcchắnnạnnhânphảibịnhưvậy,nêndùngsúngsẽlàmnạnnhântànphếngay,chắcchắnhơnlàdùngchai

Page 214: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

vỡ. Dày công tính toán đường đi nước bước cho vụ này nên hắn khôngmuốncógìsơsuấtcả.”

Klinegậtđầurồinhảysangmộtmảnhghépkháccủacâuđố.

“Rodriguezkhăngkhănghungthủnằmtrongsốkhách.”

Gurneymỉmcười“Ngườinàomớiđược?”

“Anhtachưabiếtchắc,nhưnganhtacượcnhưvậy,anhkhôngđồngýư?”

“Ýtưởngấykhônghoàntoànđiênrồđâu.Kháchnghỉtrongtrangviên,tứclàtấtcảbọnhọnếukhôngởngayhiệntrườngthìítracũnggầnhiệntrường,rấttiệnđểratay.Chắcmộtđiềurằngbọnhọlàmộtnhómôhợp–kẻsặcmùimatúy,ngườitâmtrạngthấtthường,ítnhấtcómộtgãcóquanhệvớinhữngtaytộiphạmlớn.”

“Nhưng?”

“Nhưnglạicónhiềuvấnđềthựctế.”

“Chẳnghạnnhư?”

“Trướchếtlàdấuchânvàchứngcứngoạiphạm.Mọingườiđềuđồngýrằngtuyếtbắtđầurơicỡhoànghônvàtiếptụcrơichođếnquánửađêm.Trongkhiđó,tuyếtđãngừngrơihoàntoànthìdấuchâncủahungthủmớitừđườnglộđivàotrangviên.”

“Saoanhchắcnhưvậy?”

“Dấuchânintrêntuyếtnhưngkhôngcótuyếtmớiđèlên.Nếuaitrongsốkháchmuốnđể lạidấuchânnhưvậythìngườiđónhấtđịnhphải rờicănnhàchínhtrướckhituyếtrơi,bởivìkhôngcódấuchânnàotrêntuyếttừnhàđiracả.”

“Nóicáchkhác…”

“Nóicáchkhác,phảicóaiđómấttíchtừlúcchạngvạngchođếnnửađêm.Nhưngchẳngcóaimấttíchcả.”

“Làmsaoanhbiếtđượclàkhông?”

“Chínhthứcthìtôikhôngbiết.TôichỉnghelờiđồntừJackHardwickthôi.Theobántómtắtthẩmvấnnhânchứng,mỗingườibịítnhất6ngườikhácthấyởnhiềuthờiđiểmkhácnhauchiềuhômđó.Nênaicũngđủmặt

Page 215: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

cả,trừphitấtcảđềunóidối.”

Klinetrôngmiễncưỡngkhôngmuốngạtbỏkhảnăngtấtcảđềunóidối.

“Cóthểaiđótrongnhàcóđồnglõachăng,”ynói.

“Ýanhlàcóthểcóngườitrongnhàmướnsátthủư?”

“Đạiloạinhưvậy.”

“Vậythìtạisaolạiởđóchứ?”

“Tôikhônghiểuýanh.”

“Lýdoduynhấtmànhómkháchhiệntạibịnghingờchínhlàhọcómặtgầnnơixảyraánmạng.Nếuanhmướnngườingoàiđếngâyánthìtạisaongaylúcđầulạiđặtmìnhởnơigầnvớichỗgâyánnhưthế?”

“Vìhàohứngchăng?”

“Chắcvậy,”Gurneyvừanóivừatỏrỡsựthiếunhiệttình.

“Được rồi, ta tạmquênđámkháchđi,”Klinenói. “Nếu cóngười khácngoàisốkháchđómướnsátthủthìsao?”

“ĐólàgiảthuyếtdựphòngcủaRodriguezư?”

“Anhtanghĩcókhảnăngđó.Nhìnvẻmặtcủaanh,tôithấyanhkhôngnghĩvậy.”

“Tôikhôngthấykhảnăngđólogicchỗnàocả.TôinghĩnếuPattyCakeskhôngtìnhcờnằmtrongsốkháchthìchẳngainghĩđếnkhảnăngđócả.Thứnhất,hiệntạitachẳngbiếtđượcđiềugìvềMarkMelleryđểkếtluậnôngtalàmụctiêucủatayanhchịnàocả…”

“Chờmộtchút.Giảsửbậcthầyvềthuyếtphụcấykhiếnmộtngườitrongsốkhách–nhưPattyCakeschẳnghạn–thútộigìđóvớiôngta,anhbiếtđó,đểđạtđượcsựhàihòabêntronghaysựanlạcvềtâmlinhhaythứvớvẩngìđómàMelleryđangbánchođámngườinày.”

“Rồisao?”

“Rồicóthểsauđó,vềnhàrồithìtênxấuxađómớibắtđầuthấymìnhthành thật, cởimởnhưvậycó lẽhơihấp tấp.Hòahợpvới vũ trụcó thểtuyệt thậtđấy,nhưngchắckhôngđáng sovới cáinguycơaiđó sửdụngthôngtincủaanhđểgâyravấnđềnghiêmtrọngchoanh.Cóthểsaukhi

Page 216: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

hắntránhxasứchútcủataybậcthầyấy,tênxấuxamớitrởlạilốitưduythựcdụngbanđầu.Cóthểhắnthuêngườiloạibỏcáinguycơlàmhắnloâu.”

“Giảthuyếthayđấy.”

“Nhưng?”

“Nhưngchẳngcó taygiết thuênào trênđời lạiquan tâmđến thứ tròchơitâmlýtrongvụgiếtngườinàycả.Nhữngtaygiếtthuêvìtiềnđờinàolạitreoủngtrêncâyvàđềthơtrênxácchứ.”

Klinetrôngnhưcóthểtranhcãivấnđềnày,nhưngyngừngnóikhicửamởrasaumộttiếnggõchiếulệ.Conngườisànhđiệutừbàntiếptânấyđivàocùngmộtchiếckhaybóngloáng,trêncóhaitáchsứkèmđĩa,mộtấmtrà có vòi tao nhã, một chén đường và kem tinh tế, và một đĩa hiệuWedgwoodcóđặtbốnchiếcbánhquy.Côtađặtkhaylênbàntrà.

“Rodriguezgọi,”côvừanóivừaliếcnhìnKline,rồinóithêm,nhưđangtrảlờimộtcâuhỏinhậnđượcquathầngiaocáchcảm,“Ôngtađangtrênđườngđến,nóilàvàiphútnữasẽcómặtởđây.”

KlinenhìnGurneynhưđangcốgắngđọcphảnứngcủaanh. “Rodgọichotôikhinãy,”ygiảithích.“Anhtadườngnhưrấtháohứcmuốnbàytỏýkiếnvềvụánnày.Tôiđãđềnghịanhtatạtquatrongkhianhcònđây.Tôimuốn ai cũng biếtmọi chuyện cùngmột lúc. Tất cả chúng ta càng biếtnhiềuthìcàngtốt.Chẳngcógìphảibímậtcả.”

“Ý kiếnhay,”Gurneynói nhưng trong lòngngờ vực. Có lẽ điều khiếnKlinesắpxếpchoanhvàRodriguezcómặtởđâycùnglúcchẳngliênquangìđến tinh thầncởimởcảmàchỉcốtđểphụcvụsở thíchquản lýbằngxungđộtvàđốimặtcủaKline.

TrợlýcủaKlinerờiphòng,ngaykhiGurneybắtgặpnụcườiMonaLisađắcýtrênmặtcôta.Nụcườiấyđãxácnhậnquanđiểmcủaanhvềtìnhhuốnghiệntại.

Klinerótcàphêvàohaitách.Táchsứtrôngcổxưavàđắttiền,nhưngycầmlênmàchẳngthấychúttựhàohayquantâm,điềuđócàngcủngcốấntượngcủaGurneyrằngtaycôngtốviênthầnđồngnàybẩmsinhquýphái,vàcôngviệcchấpphápnàylàmộtbướcđểycóthứgìđóphùhợphơnvới

Page 217: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

dòngdõiquý tộccủamình.Hardwickđã thì thầmgì vớianh trongcuộchọphômquanhỉ?Cáigìđóliênquanđếnkhaokhátđượctrởthànhthốngđốcthìphải?Có lẽôngbạngiàHardwickyếmthế lạiđúngmột lầnnữa.HoặccólẽGurneyđãsuynghĩquánhiềuvềcáchmộtngườiđànôngcầmtách.

“À,”Klinenói,ngảngườitựavàolưngghế, “viênđạntrongtường,viênmàngườitatưởnglàloại0.375ấy–thậtrakhôngphảiloạiấy.Đóchỉlàsuyđoándựatrênkíchthước lỗđạntrêntườngtrướckhimoiđạnra.Phòngđạnđạonóinòngthựcsựlà0.38loạiđặcbiệt.”

“Lạthật.”

“Thậtracũngkháthôngdụngmà.Loạisúngphònghộchuẩntronghầuhếtcácsởcảnhsátđếntậnnhữngnăm1980.”

“Loạinòngthìthôngdụng,nhưngchọnloạinòngnàythìrấtlạ.”

“Tôikhônghiểu.”

“Hungthủbỏcôngsứcrađểgiảmthanhsúng,làmtiếngsúngcàngnhỏcàngtốt.Nếutiếngồn làthứhắnquantâmnhấtthìchọnsúng0.38 loạiđặcbiệtlàmhungkhílàrấtlạ.Chọnsúnglục0.22sẽhợplýhơnnhiều.”

“Cóthểđâylàvũkhíduynhấthắncó.”

“Cóthể.”

“Nhưnganhkhôngnghĩvậysao?”

“Hắnlàmộttaycầutoàn.Hắnphảibảođảmtuyệtđốilàmìnhsửdụngđúngloạisúngchứ.”

KlinenémchoGurneymộtcáinhìncủathẩmvấnviên.“Anhđangmâuthuẫnvớichínhmìnhđấy.Đầutiênanhnóichứngcớchothấyhắnmuốntiếngsúngcàngnhỏcàngtốt.Sauđóanhnóihắnchọnnhầmsúng.Bâygiờanhlạinóihắnkhôngphảiloạingườichọnnhầmsúng.”

“Đúng làviệcgiảmthanhcho tiếngsúng rấtquan trọng.Nhưngcó lẽcònthứgìkhácquantrọnghơn.”

“Chẳnghạnnhư?”

“Nếucókhíacạnhnghithứctrongchuyệnnàythìviệcchọnsúngcóthểlàmộtphầntrongnghithứcđó.Điềumàhắnbịámảnh,khiếnhắnphải

Page 218: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

thựchiệnvụgiếtngườitheomộtcáchnhấtđịnhcóthểđượcưutiênhơnvấnđềtiếngsúng.Hắncảmthấybịxuikhiếnnhưthếnàothìsẽrataynhưthếđóvàđốiphóvớitiếngồnbằnghếtsứccóthể.”

“Khianhnói ‘nghithức’, tôi lạihiểulà ‘kẻtâmthần’.Anhnghĩgãnàyđiêntớicỡnào?”

“Điênkhôngphải làmộttừmàtôi thấyhữudụngởđây,”Gurneynói.“JeffreyDahmerbịphánlàkhôngđiênvềmặtluậtpháp,nhưnghắnlạiănnạnnhâncủamình.DavidBerkowitzbịphán làkhôngđiênvềmặt luậtpháp,nhưnghắnlạigiếtngườivìbịmộtconchóquáiquỷxuikhiến.”

“Có phải anh nghĩ ta đang đối phó với tình huống tương tự ở đâykhông?”

“Khônghẳn.Hungthủcủachúngtatuymangđầythùhậnvàbịámảnhđếnđộloạntrí,nhưngchắcchưađếnđộănbộphậnngườihaythihànhlệnhcủamộtconchó.Hiểnnhiênhắnrấtbệnhhoạn,nhưngkhôngcóthứgìtrongthưhộiđủcáctiêuchuẩnbịtâmthầntheonhưDSM[12]cả.”

Cótiếnggõcửa.

Klinechaumàytrầmtư,bĩumôi,trôngnhưđangxemxét lý luậncủaGurney–hoặccóthểyđangcốtỏvẻkhôngdễgìbịmộttiếnggõcửalàmphântâm.

“Vàođi,”cuốicùngytrảlờilớntiếng.

Cửamở,vàRodriguezvào.YkhôngcheđậyhoàntoànđượcáccảmkhithấyGurney.

“Rod!”Klineồlên.“Anhđếnđâythìthậttốtquá.Mờingồi.

CóýtránhchỗghếxôphaGurneyđangngồi,ychọnchiếcghếbànhđốidiệnKline.

Taycôngtốviêncườisangsảng.Gurneyđoáncáiviễncảnhphảichứngkiếncácquanđiểmđốilậpnhauđangđến.

“Rodmuốntạtquađểchiasẻquanđiểmhiệntạicủamìnhvềvụán.”Klinenóinhưthểmìnhlàtrọngtàiđanggiớithiệuhaiđấuthủvớinhau.

“Tôimongđượcnghequanđiểmcủaanh,”Gurneynóimộtcáchônhòa.

NhưngkhôngđủônhòađểRodriguezkhôngcoinónhưmộtsựkhiêu

Page 219: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

khíchđãđượckhéoléongụytrang.Ykhôngcầnaikhácgiụcychiasẻquanđiểm.

“Mọingườicứmãitậptrungvàocây…”ynóitođếnnỗikểcảtrongcănphòng lớnhơnvănphòngcủaKline thìaicũngcó thểngheđược. “…màquênmấtrừng.”

“Rừnglà…?”Klinehỏi.

“Rừngchínhlàyếutốcơhội,mộtvấnđềrấtquantrọng.Mọingườicứbịrốirắmtrongchuyệnsuyđoánđộngcơvànhữngthứtiểutiếtđiênrồvềphươngthứcgâyán.Chúngtabịđánhlạchướngnênkhôngđểýđếnvấnđềsốmột–mộttrangviênchứađầynhữngkẻnghiệnmatúyvànhữngtêntộiphạmkhốnkiếpkhácvốnđềudễdàngtiếpcậnnạnnhân.”

Gurneytựhỏiliệuphảnứngnàycóphảilàkếtquảcủaviệctayđạiúycảmthấyquyềnkiểmsoátvụáncủayđangbịđedọahaycònđiềugìkhác.

“Theoanhthìtanênlàmgì?”Klinehỏi.

“Tôiđangchongườithẩmvấnlạisốkhách,vàkiểmtralýlịchkỹhơn.Chúng ta sẽ lật vài viênđá trongđời củamấy thằngnghiệnnày.Tôinóichocácanhbiết–mộtngườitrongsốchúnglàmđấy,còntìmrangườinàothìchỉlàvấnđềthờigianthôi.”

“Anhnghĩsao,Dave?”GiọngKlinegầnnhưquásỗsàng,nhưthểyđangcốcheđậysựhảhêcóđượctừviệckíchđộngchiếntranh.

“Thẩmvấnlạivàkiểmtralýlịchcũngtốt,”Gurneyhữnghờnói.

“Tốtnhưngkhôngcầnthiết?”

“Đợilàmxongchúngtamớibiếtđược.Tacũngnênxemxétcâuhỏivềyếutốcơhội,hayvấnđềtiếpcậnnạnnhân,trongmộtbốicảnhrộnghơn–chẳng hạn như, nhà trọ lân cận cũng có thể là nơi thuận tiện như nhàkháchởviệnvậy.”

“Tôidámcáchính làmột tên trongđámkháchởđây,”Rodrigueznói.“Khimột người đang bơi tự nhiên biếnmất trong vùng biển đầy rẫy cámập,thìnguyênnhânchắcchắnkhôngthểlàdoybịmộtkẻlướtvánđingangquabắtcócđược.”YquắcmắtnhìnGurney,xemnụcườicủaanhlàmộtlờitháchthức.“Mọingườihãythựctếđinào!”

Page 220: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“HiệntạichúngtacókhámxétmấynhàtrọđókhôngRod?”Klinehỏi.

“Mọithứchúngtađềukhámxétcả.”

“Tốtlắm.Dave,cònthứnàokhácnằmtrongdanhsáchưutiêncủaanhkhông?”

“Khôngcòn.Tấtcảđềuđượctiếnhànhrồi.Giámđịnhmẫumáu;giámđịnhsợilạtrênxácvàquanhxác;đôiủnghiệugì,muaởđâu,cònđặcthùgìkháckhông;kếtquảđạnđạokhớpvớiviênđạnnhưthếnào;phântíchđoạnghiâmcuộcgọigiữahung thủvàMellerykèmcải thiệnâmthanhnền, và ID của trạmphát sóngnếu là gọi di động; lịch sử cuộc gọi điệnthoạicốđịnhvàđiệnthoạidiđộngcủasốkháchhiệntại;phântíchchữviếttrênthư,giấyvàmực;bệnhántâmthầndựatrênthưtừ,điệnthoạivàkếtluậncủabácsĩkhámnghiệm;kiểmtrachéocơsởdữliệuthưđedọacủaFBI.Tôinghĩnhưvậycũngđầyđủrồi.Tôicònquênthứgìkhông,đạiúy?”

Rodriguezchưakịpđáplại,điềumàydườngnhưchẳngvộivànggì,thìtrợlýcủaKlinemởcửabướcvàophòng.“Xinlỗiông,”côtanóibằngmộtsựkínhcẩndườngnhưđượcthiếtkếđểtrưngrachocôngchúngthấy.“CócôtrungsĩWiggnàođóđếnđâygặpđạiúy.”

Rodriguezchaumày.

“Chocôtavào,”Klinenói,cáikhaokhátthấyngườitađốimặtnhaucủaydườngnhưvôhạn.

CôtócđỏtừcuộchọptạitổngbộBCIđivào,cũngbộcomlêmàulamgiảndịvàchiếclaptopấy.

“CômuốngìhảWigg?”Rodriguezhỏi,bựcdọchơnlàtòmò.

“Thưasếp,chúngtôipháthiệnramộtthứquantrọng,tôinghĩsếpnênxem.”

“Gìnào?”

“Đôiủng,thưasếp.”

“Đôiủng?”

“Đôiủngtrêncây,thưasếp.”

“Đôiủngthìsao?”

Page 221: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Cho tôi để cái này lên bàn trà đã nhé?”Wigg vừa hỏi vừa chỉ chiếclaptop.

RodrigueznhìnKline.Klinegậtđầu.

Saubamươigiâyvàmộtvàicúgõphím,bangườiđànôngnhìnvàomộtcặpảnhđượcchiarahaimànhình,trênảnhlàhaichiếcủngthoạtnhìncóvẻgiốnghệtnhau.

“Ủngbêntráilàảnhintừhiệntrường,ủngbênphảilàảnhinchúngtôitạoratrêntuyếtbằngủngtìmthấytrêncây.”

“Vậyđôiủngtạoradấuvếtlàđôichúngtatìmthấycuốiđườngmòn.Côkhôngcầnphảiđếntậnđâyđểnóivớichúngtôiđiềunày.”

Gurneykhôngthểcưỡnglại,đànhphảixenvào.“TôinghĩtrungsĩWiggđếnđâyđểnóichochúngtabiếtđiềungượclại.”

“Cômuốnnóiđôiủngtrêncâykhôngphảilàđôimàhungthủmangư?”Klinehỏi.

“Khônghợplýchútnào,”Rodrigueznói.

“Rấtítthứcólýtrongvụnày,”Klinenói.“Cônóitiếpđitrungsĩ.”

“Haiđôiủngnàycùnghiệu,cùngkiểu,cùngkíchcỡ.Cảhaiđôiđềumớitinh.Nhưnghaiđôinàynhấtđịnhlàriêngbiệt.Tuyếtlàmộtmôitrườngrấttốtđểghilạichitiết,nhấtlàtuyếtởnhiệtđộxêxíchquanhđiểmđôngâm12độc.Chitiếtliênquantrongtrườnghợpnàylàvếtdịdạngnhỏxíutrongphầnđếởđây.”Côtadùngbútchìnhọnchỉvàomộtđốmnổigầnnhưvôhìnhtrêngótchiếcủngbênphải,chiếclấytừtrêncây.“Vếtdịdạngnàycólẽxuấthiệntrongquátrìnhsảnxuất,cótrênmọidấuủngdochúngtôitạoranhưnglạikhôngxuấthiệntrêndấuủngtìmđượcởhiệntrường.Cáchgiảithíchhợplýduynhấtchínhlàdấuchânởhiệntrườnglàdođôiủngkhácđểlại.”

“Chắcchắncòncáchgiảithíchkhácchứ,”Rodrigueznói.

“Sếpcónghĩrađượcgìkhông?”

“Tôichỉmuốnchỉrakhảnăngchúngtađãbỏsótthứgìđóthôi.”

Klinehắnggiọng.“Đểtiệntranhluận,tahãygiảđịnhlàtrungsĩWiggnóiđúngvàchúng tađangxemxéthaiđôi–đôihung thủmangvàđôi

Page 222: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

treotrêncâycuốiđườngmòn.Vậythìcónghĩagìnào?Điềuđóchotabiếtgìnào?”

Rodriguezbựcbộinhìnchămchămvàomànhìnhmáytính.“Chẳngcóthôngtinkhốnnạnnàocóíchđểbắtđượchungthủcả.”

“CònanhthìsaoDave?”

“Nóchotôibiếtmộtđiềutươngtựvớinộidungbứcthưđểlạitrênxác.Chẳngqualàmộtkiểuthưkhácthôi.Thưnàyghi,‘Cógiỏithìbắttaonày,nhưngkhôngbắtđượcđâu,vìtaocaotayhơnbọnbay.’”

“Làmthếquáinàomàđôiủngthứhailạichoanhbiếtnhưvậy?”CósựgiậndữtronggiọngcủaRodriguez.

Gurneyđáplạibằngmộtsựbìnhthảnđếnmứcgàgật–phảnứngđặctrưngcủaanhbấylâunayđốivớisựgiậndữ.“Nếuđểriênglẻthìđôiủngđókhôngchotôibiếtđiềugìcả.Nhưngthêmvàonhữngchitiếtkỳdịkhácthìbứctranhtoàncảnhcànglúccànggiốngmộttròchơiphứctạp.”

“Nếuđúnglàtròchơithìmụcđíchcủanólàđánhlạchướngchúngta,thànhcôngrồicòngì,”Rodriguezchâmchọc.

ThấyGurneykhôngđáplại,Klinehuých.“Trônganhnhưkhôngđồngýhoàntoàn.”

“Tôinghĩtròchơinàykhôngchỉnhằmđánhlạchướngđâu.Tôinghĩnólàtoànbộvấnđề.”

Rodrigueznhổmdậykhỏi ghế, vẻ ghê tởm. “Sheridan,nếuanhkhôngcầntôichuyệngìnữathìtôiphảitrởlạivănphòngđây.”

SaukhichoKlinemộtcáibắt tayảmđạm,y rờiphòng,mộtchậpsauWiggcũngrờitheo.Klinecheđậytấtcảcácphảnứngcủamìnhtrướcsựrađiđó.

“Nóitôinghenào,”mộtchốcsauynói,ngườinghiêngvềphíaGurney,“lẽ ra taphải làmnhữnggìmàtachưa làm?RõrànganhkhôngnhìnsựviệcnhưRod.”

Gurneynhúnvai.“Xemxétkỹsốkháchấycũngchẳnghạiai.Sớmmuộngìtacũngphảilàmvậy.Nhưngđạiúylạicónhiềuhyvọnghơntôikhichorằnglàmvậysẽbắtđượchungthủ.”

Page 223: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Anhmuốnnóilàmvậythựcsựchỉlàphíthờigianthôiư?

“Đólàcáchloạitrừcầnthiết.Tôichỉkhôngnghĩhungthủnằmtrongsốkhách.Đạiúyluônmiệngnhấnmạnhtầmquantrọngcủayếutốcơhội–sựtiệnlợicủatênhungthủkhiởtrongtrangviên.Nhưngtôilạithấyđólàđiềubấttiệnchohắn–xácsuấtbịpháthiệnkhiđirarồivềphòngrấtlớn,quánhiềuthứnhưvậylàmsaochegiấuđược.Hắnsẽcấtcáighếsânvườn,đôiủng,cáichaivàkhẩusúngởđâu?Rủirovàphứctạpnhưvậyđốivớihạngngườinàymànóilàkhôngthểchấpnhậnđược.”

Klinenhíumàytòmò,rồiGurneynóitiếp.

“Trêntrụctínhcáchtừ ‘vôtổchức’đến ‘cótổchức’ thìgãnàyvượtrakhỏiđầumút‘cótổchức’.Sựtỉmỉchilicủahắncựckỳphithường.”

“Giốngnhưdệt lạimặtđai chiếc ghế sân vườn chonó trắnghếtmộtmàuđểkhóthấyhơntrongtuyếtư?”

“Phải.Hắncũngrấtbìnhtĩnhtrướcáplực.Hắnkhôngchạykhỏihiệntrườngmàđibộcơ.Dấuchântừchỗsânhiênđếnkhurừngtrôngthủngthẳngđếnnỗianhsẽnghĩhắnrangoàiđểtảnbộ.”

“Nhưng đâmnạn nhân điên cuồng bằng chai rượu uýt ki đập vỡ, tôithấychẳngcógìlàbìnhtĩnhcả.”

“Nếuvụviệcxảyratrongquánrượuthìanhnóiđúng.Nhưngnhớrằngcáichaiđãđượcchuẩnbịkỹtừtrước,thậmchílàđượcrửavàlausạchdấuvântaynữakia.Theotôithìviệctạorabềngoàinhưthểnạnnhânbịđâmđiêncuồngcũngđượcsắpđặtnhưmọithứkhác.”

“Đượcrồi,”Klinechậmrãitánthành.“Bìnhtĩnh,điềmđạm,cótổchức.Còngìnữa?”

“Cònlàmộtkẻcầutoànvềcáchthứcgiaothiệp.Thôngthạosáchvở–thíchngônngữvàvầnluật.Nóiriêngvớianhthôinhé,tôidámliềumànóirằngnhững bài thơ ấy có cái gì đó trang trọng khác thườngmà tôi cảmthấyrấtgiốngvớiphongcáchquýpháimàumèđôikhithấyởthếhệđầutiênvừađượcphongtước.”

“Anhđangnóicáiquáigìthế?”

“Đứaconđượcănhọccủachamẹkhôngănhọc,rấtmuốntáchrờikhỏi

Page 224: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

thếhệtrước.Nhưngnhưtôiđãnói,tôikhôngchắc–hoàntoànkhôngcóchứngcứcụthể.”

“Còngìnữa?”

“Nhãnhặnbênngoài,đầyhậnthùbêntrong.”

“Vàanhnghĩhắnkhôngnằmtrongsốkhách?”

“Đúngvậy.Theoquanđiểmcủahắn thì lợi thế tiếpcậnkhông thểátđượcbấtlợidosựliềulĩnhđemlại.”

“Anhlàmộtngườicóđầuócrất logic, thámtửGurneyạ.Anhcónghĩtênhungthủcũnglogicđếnvậykhông?”

“Ồcóchứ.Hắnbệnhhoạnbaonhiêuthìlogicbấynhiêu.Bệnhhoạnvàlogicđềuvượtmứcbìnhthường..”

Page 225: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

28

TrởLạiHiệnTrường

Hành trình từ văn phòng của Kline về nhà Gurney có đi ngang quaPeony,nênanhquyếtđịnhtạtquaviện.

Thẻcăncước tạmthờimàtrợ lýcủaKlinecấpgiúpanhquađược taycảnh sát gác cổngmàkhôngbịhỏihan gì. Vừahít vào luồng không khílạnh,anhvừangẫmnghĩthấyngàyhômnaygiốngbuổisángsauánmạngđếnkỳquái.Lớptuyếtnếutrongnhữngngàyvừaquađãtanđimộtphầnthìgiờđâyđãtrởlạinguyêntrạng.Giótuyếtvềđêm,thườnggặpởnhữngvùngcaotrongdãyCatskills,làmphongcảnhnơiđâytrởnêntronglànhvàtrắngsánghơn.

Gurneyquyếtđịnhđilạilộtrìnhcủahungthủvớihyvọngcóthểnhìnrathứgìđóxungquanhmàanhđãbỏsót.Anhrảobướcdọctheolốiôtô,quakhuvựcđểxe,điquanh ra saukho thócnơi tìm thấychiếcghế sânvườn.Anhnhìnxungquanh,cốgắnghiểuralýdotạisaotênhungthủlạichọnđịađiểmnàyđểngồi.Sựtậptrungcủaanhbịphávỡbởitiếngđóngmởcửavàmộtgiọngkhànkhànquenthuộc.

“Chúaạ!Tanênmởcuộckhôngkíchởđâyvàsanbằngcáinơichóchếtnày.”

Nghĩbụng tốtnhấtnên lộdiện,Gurneybướcquahànggiậucaongấtngăn cách khu vực kho thóc với sân hiên sau của căn nhà. Trung sĩHardwick và thanh tra TomCruiseBlatt chào anh bằng ánhmắt chòngchọcthiếuhoannghênh.

“Anhlàmcáiquáigìởđâyhả?”Hardwickhỏi.

“Đã dàn xếp tạm thời với công tố viên rồi. Chỉ muốn nhìn lại hiệntrườnglầnnữathôi.Xinlỗiđãlàmanhgiánđoạn,nhưngtôinghĩanhcầnbiếttôiởđây.”

“Trongbụicâyhả?”

Page 226: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Phíasaukhothóc.Tôiđứngởnơihungthủngồi.”

“Đểlàmgì?”

“Câuhỏihayhơnphảilàhắntaởđóđểlàmgì?”

Hardwick nhún vai. “Ẩn nấp trong bóng đêm chăng? Ngồi chơi hútthuốctrêncáighếsânvườnchóchếtcủahắnchăng?Chờthờicơthíchhợpchăng?”

“Khinàothìthờicơthíchhợp?”

“Biếtđượcthìsao?”

“Tôikhông rõnữa.Nhưng tại sao lại chờngayđây?Và tại sao lạiđếnhiệntrườngsớmnhưvậyđểphảimangtheoghế?”

“ChắchắnmuốnchờcảnhàMelleryđingủ.Chắchắnmuốnquansátđèn,chờđèntắthếtmớiratay.”

“TheoCaddyMellery thìvợchồngbà tađingủvà tắtđènnhiềutiếngđồnghồtrướcrồi.Vàcúđiệnthoạiđánhthứchọgầnnhưchắcchắnlàcủahungthủ–nghĩalàhắnmuốnhọtỉnh,khôngmuốnhọngủ.Vànếuhắnmuốnbiếtđèncótắthếtchưathìtạisaolạiđóngđôởmộttrongnhữngnơihiếmhoikhôngthấyđượccửasổtrênlầuchứ?Thựctếthìtừvịtríghếởđóhắnkhóthểnàothấyđượccănnhànữalà.”

“Nhưvậycónghĩalàcáiquáigìđây?”hắnquát,cùngvớicáigiọngấylàánhmắtbứtrứt.

“Cónghĩalà,hoặclàtênhungphạmcựckỳthôngminh,thậntrọngấyđãphícôngtốnsứclàmchuyệnvôbổ,hoặclàtìnhtiếtmàchúngtađãtáihiệnởđâysai.”

Blatt,ngườibấylâuvẫntheodõicuộcnóichuyệnnhưtheodõimộttrậnquầnvợt,nhìnHardwicktrântrân.

Hardwick trôngravẻđangnếmphải thứgìđó lờ lợ. “Cậutìmchotôichútcàphêđượckhông?”

Blattbĩumôithaycholờicacẩm,songrútvàonhàtrởlại,nhưđểthựchiệnmệnhlệnhcủaHardwick.

Hardwick thong thảđốtmộtđiếu thuốc. “Còn thứnàynữavô lý lắm.Mớiđây tôi có xemquabảnbáo cáodữ liệu cácdấu chân.Khoảng cách

Page 227: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

giữacácdấuchântừđườnglộđếnchỗghếsaukhothócdàihơnkhoảngcáchgiữacácdấuchântừxácrađếnrừngtrungbìnhmộtđoạn7,62xăng-ti-mét.”

“Nghĩalàlúcđếnhungphạmbướcnhanhhơnlúcđi?”

“Chínhxáclànhưvậy.”

“Vậylàviệcđếnkhothócngồichờlạigấpgáphơnlàtẩuthoátsaukhigâyán?”

“Wigglýgiảidữkiệnnhưvậy,còntôithìkhôngnghĩrađượccáchlýgiảinàokhác.”

Gurney lắcđầu. “Tôinói choanhnghe, Jackạ,ốngkínhcủachúng talệchtiêuđiểmrồi.À,còndữkiệnnàynữalàmtôinghĩmãikhôngyên.Vịtríchínhxácpháthiệnchaiuýtkilàởđâuthế?”

“Cáchxáchơnbamươimét,songsongdấuchânrờikhỏixác.”

“Tạisaolạiởđó?”

“Vìhắnlàmrơichaiởđómà.Cóvấnđềgìchứ?”

“Tạisaolạimangnóđếnđócơ?Saokhôngđểlạibêncạnhxác?”

“Dosơsuất.Tronglúcđiêntiết,hắnkhôngnhậnralàcòncầmtrongtay.Khinhậnrathìhắnquăngnóđi.Tôithấycóvấnđềgìđâu.”

“Cólẽkhông.Nhưngdấuchânrấtđều,thongthả,khônggấpgáp–nhưthểmọithứđềuđượctiếnhànhtheokếhoạchvậy.”

“Anhđangámchỉcáiquáigìnào?”Hardwickđangbiểulộsựthiểunãocủamộtngườiđanggắngsứcgiữtúithứcănbịrách.

“Mọithứtrongvụánnàyđềucócảmgiáccựckỳbìnhthản,cựckỳcótínhtoán–rấttrítuệ.Linhtínhmáchbảotôirằngthứnàonằmởđâuđềucólýdocủanó.”

“Anhmuốnnói làhắnmangvũkhí rờixakhỏixáchơnbamươimétmớithảởđóvìmộtlýdođãđượcdựmưuư?”

“Tôiđoánnhưvậy.”

“Hắncólýdokhốnkiếpnàođây?”

“Làmvậyđểlạikếtquảgìchotanào?”

Page 228: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Anhđangnóigìhả?”

“GãnàychútrọngnhiềuđếncảnhsátchẳngkémgìchútrọngđếnMarkMellerycả.Anhcóbaogiờnghĩmấythứkỳlạởhiệntrườngcóthểlàmộtphầncủacáitròmàhắnmuốnchơivớichúngtakhông?”

“Không,tôichưabaogiờnghĩvậycả.Thànhthậtmànói,nghĩnhưvậylàđikháxađấy.”

Gurneycốdằnmìnhkhôngtranhcãi,tráilạianhnói,“HìnhnhưđạiúyRodvẫnnghĩmụctiêucủatanằmtrongsốkhách.”

“Ừ,ynóilà‘mộttênđiênnàođótrongcáinhàthươngđiên’ấy.”

“Anhđồngý?”

“Chuyệnbọnhọlàkẻđiênư?Nhấtđịnhrồi.Chuyệnmộtngườitrongsốđólàhungthủư?Cóthểvậy.”

“Hoặclàcóthểkhôngphảivậy?”

“Tôikhôngchắcnữa.NhưngđừngnóichoRodriguezbiết.”

“Anhtacóứngcửviênnàoưathíchkhông?”

“Đốivớiymànói,tênnghiệnmatúynàotrongsốđóđềucókhảnăngcả.HômquaycứthaothaonóiViệnĐổimớiTâmlinhMellerychẳnglàgìngoàimộtspaxaxỉchomấytaycặnbãlắmtiền.”

“Tôikhôngthấycóliênquangìcả.”

“Giữacáigìvớicáigì?”

“ChínhxácthìnghiệnmatúycóliênquangìđếnvụánMellery?”

Hardwickríthơithuốctrầmtưcuốicùng,rồibúngmẩuthuốcvàođốngđấtẩmướtbêndướigiậuhoanhựaruồi.Gurneysuyngẫmthấyđâykhôngphảilàthứmàngườitanênlàmởhiệntrườngvụán,ngaycảsaukhihiệntrườngđãđượcràsoátkỹ,nhưngđâychính là thứmàanhđãquensuốtthờigiancònhợptácvớiHardwick.Anhcũngkhônglấy làmngạcnhiênkhithấyhắnbướctớibờgiậudùngngóncáiđigiàydậpmẩuthuốcđangcháydở.Đó làcách taycảnhsátnày tựchomình thờigianđểcânnhắctiếptheosẽnóigì,haykhôngnóigì.Khimẩuthuốcđãđượcdậptắthoàntoànvàchônsâudướiđất7xăng-ti-mét,Hardwicklêntiếng.

Page 229: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Cólẽkhôngliênquannhiềuđếnvụán,nhưnglạiliênquannhiềuđếnRodriguez.”

“Chuyệngìvậy?Anhcóthểnóikhông?”

“YcócôcongáitrongGreystone.”

“BệnhviệntâmthầnởNewJerseyư?”

“Ừ.Conbébịtổnthươngvĩnhviễngìđó.Chơimatúyởcâulạcbộ,‘đá’,hêrôin.Một vàimạchđiện trongnãobị cháy,muốngiếtmẹmình.TheocáchnhìncủaRodriguez thìbấtkỳ taynghiệnmatúynàokhác trênđờinàyđềuphải chịu tráchnhiệmnhữnggìđãxảy ravới cony.Đâykhôngphảilàđềtàimàycóđủlýtríđểsuyxét.”

“NênanhtanghĩmộtkẻnghiệnnàođógiếtMelleryư?”

“Ymuốnnhưvậylắm,chonênynghĩnhưvậy.”

Một cơn gió ẩm ướt, cá biệt quét qua sân hiên từ hướng bãi cỏ phủtuyết.Gurneyruncầmcậpvàđúttaysâuvàotúiáokhoác.“TôicứtưởnganhtachỉmuốngâyấntượngvớiKlinethôi.”

“Cũngnhưvậynữa.Ynguchứcũngphứctạplắm.Rấtthíchkiểmsoátngườikhác.Mộttênxấuxađầythamvọng.Hoàntoànthiếutựtin.Lúcnàotrongđầucũnglẩnquẩnchuyệntrừngphạtconnghiện.À,cũngkhôngưagìanhlắmđâu.”

“Cólýdocụthểnàokhông?”

“Khôngthíchđilệchquytrìnhchuẩn.Khôngthíchgãnàothôngminh.KhôngthíchbấtcứaigầngũivớiKlinehơny.Aibiếtcònthứchếttiệtgìnữa?”

“Nghekhônggiốngnhưngườicótâmthếthíchhợpđểchỉđạođiềutra.”

“Ừ,ôi,cònthứgìmớinữatrongthếgiớituyệtvờicủaphápluậthìnhsựchứ?Nhưngchỉvìmộtgãnàođóngubỏmẹkhôngcónghĩalàyluônluônsai.”

GurneytrầmngâmđiềuthôngtháitheotrườngpháiHardwicknàymàkhôngbìnhluậngì, rồiđổiđềtài. “Chúngtachútrọngvàosốkháchnhưvậycóphảiđãlờđinhữnghướngđiềutrakháckhông?”

“Chẳnghạnnhư?”

Page 230: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Chẳnghạnnhưnóichuyệnvớinhữngngườitrongkhuvực.Nhànghỉ,nhàtrọ…”

“Chẳngcó thứgìbị lờđi cả,”Hardwicknói,độtnhiên tỏ radè chừng.“Nhữnghộgiađìnhquanhđó–cũngkhôngnhiềuđâu,chưađếnchụchộtrênđườngtừngôilàngđếnviện–đãđượcliênhệtrongvòng24giờđầutiênrồi,cựcnhọccôngmàchẳngkiếmđượcthôngtingìsất.Chẳngainghethấygì,nhớgì.Khôngngườilạ,khôngtiếngồn,khôngxecộvàonhữnggiờlạ,khôngcóthứgìkhácthường.Vàingườithìnghĩcónghetiếngchósóiđồngcỏ.Vàingườikhácthìnghĩcónghetiếngcúmèo.”

“Lúcđólàmấygiờ?”

“Lúcđólàlúcnào?”

“Lúcnghetiếngcúmèoấy.”

“Tôi không biết, bởi vì họ có biết đâu.Họ chỉ nhớ là quãngnửa đêmthôi.”

“Chỗchothuênhàtrọthìsao?”

“Gìhả?”

“Cóaikiểmtrachỗchothuênhàtrọtrongkhuvựckhông?”

“Cómộtnhànghỉởngayngoài làng–mộtnơiọpẹpphụcvụthợsăn.Đêmđóphòng trống.Nằm trong phạmvi gầnnămki-lô-mét chỉ cóhainhàtrọkháccóphụcvụphòngngủvàbữasáng.Mộtchỗđóngcửanghỉđông.Cònchỗkia,nếutôinhớkhônglầm,thìcóngườiđặtmộtphòngvàođêmxảyraánmạng–mộtgãnàođóđingắmchimcùngmẹ.”

“NgắmchimvàothángMườimộtư?”

“Tôicũngthấylạnênmớixemvàitrangwebnóivềngắmchim.Thìraaithựcsựmuốnngắmchimthìthíchđivàomùađônglắm–câytrúthếtlá,cảnhvậtthoángđãnghơn,rấtnhiềugàlôi,cú,gàgô,sơntước,connàyconkia,vânvân.”

“Anhnóichuyệnvớimấyngườiđórồiư?”

“Blattnóivớimộttrongsốchủchothuê–mộtcặppêđê,nghetênthấyngớngẩnrồi,chẳngthôngtingìcóíchcả.”

“Tênngớngẩnư?”

Page 231: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Ừ,mộtngườitênlàHộtĐào,đạikháivậy.”

“HộtĐào?”

“Đạikháivậy.Khôngphải,HộtMậncơ,đúngrồi.PaulHộtMận[13].Anhtinnổikhông?”

“Cóainóichuyệnvớikháchngắmchimkhông?”

“TôinghĩtrướckhiBlatttạtquathìhọđãđirồi,nhưngkhôngphảilàtinchínhthứcđâuđấy.”

“Khôngaitheodõisao?”

“Chúaạ!Bọnhọ thìbiếtcáiquáigì cơchứ?CậumuốnthămgiađìnhHộtĐàothìcứthămđi.TênchỗtrọđólàTheLaurels,từviệnxuốngnúihơnhaicâysốlàtới.TôiđượcphâncônglượngnhânlựcnhấtđịnhchovụánnàynênđếchthểnàophínhânlựctheodõitấtcảnhữngaitừngđiquaPeony.”

“Phải.”

CâutrảlờinàycủaGurneycùnglắmcũngchỉmơhồ,nhưngnódườngnhưlàmdịuđượcHardwick.Hardwicknóibằngmộtgiọnggầnnhưthânmật,“Nóitớinhânlựcmớinhớ,tôiphảitrởlạicôngviệcđây.Lúcnãyanhnóianhlàmgìởđây?”

“Tôinghĩnếutôiđiquanhtrangviênnàymộtlầnnữathìchắcsẽnghĩrađượccáigìđó.”

“ĐâylàphươngpháplàmviệccủatayphááncừkhôicủaSởCảnhsátNewYorkđấyư?Thậtđángthươnghại!”

“Tôibiết,Jack,tôibiếtmà.Nhưnghiệntạiđâylàcáchtốtnhấttôicóthểlàm.”

Hardwicktrởvàonhà,vừađivừalắcđầutrongsựhoàinghiquámức.

Gurneyhítvàohơiẩmcủatuyết,vànhưthườnglệ, trongthoángchốcnóchiếmchỗmọiýnghĩlýtrí,khuấyđộngmộtcảmxúcthơấumạnhmẽmàanhkhôngcólờinàodiễntả.Anhcấtbướcngangquabãicỏtrắngxóavềphíakhurừng,hươngtuyếtgợichoanhđầyắpnhữngkýức–kýứcvềnhữngcâuchuyệnmàbốđãkểchoanhnghelúcanhmớinămsáutuổi,nhữngcâuchuyệnđốivớianhcònsốngđộnghơnbấtcứthứgìtrongcuộc

Page 232: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

đờithựccủamình–nhữngcâuchuyệnvềnhữngngườitiênphong,vềtúplều giữa vùng hoang vu, về đường rừng, về người da đỏ tốt lẫn xấu, vềnhữngnhánhconbịgãyrăngrắc,vềnhữngvếtlúncủagiàydađanhđểlạitrêncỏ,vềnhữngthândươngxỉgãylàmchứngcứquantrọngchothấykẻthù đã đi ngang quanơi này, và tiếng kêu của chim rừng,một vài tiếngthật,mộtvàitiếnglàcủathổdândađỏdùngđểbímậtliênlạcvớinhau–nhữnghìnhảnhthậtcụthể,thậtgiàuchitiết.Thậttrớtrêu,anhnghĩ,khikýứcvềnhữngcâuchuyệnbốđãkểthờithơấuđãthaythếhầuhếtcáckýứcvềchínhông.Dĩnhiên,ngoàiviệckểnhữngcâuchuyệnnàychoanhnghe,bốanhchưabaogiờdànhnhiềuthờigianchoanh.Ôngchỉbiếtlàmviệc,làmviệcvàgiữtronglòngmọichuyện.

Làmviệcvàgiữtronglòngmọichuyện.Câunóitómtắtcuộcđờinàyđây,anhbỗngnhậnra,môtảhànhvicủabảnthânanhchínhxácnhưhànhvicủabốmình.Nhữngràocầnanhtừngdựnglênđểtránhnhậnranhữngđiểmtươngđồngnàydườngnhưgầnđâycàng lúccàngxuấthiệnnhiềuvếtròrỉlớn.Anhnghĩrằngmìnhkhôngchỉđangdầnbiếnthànhbố,màđãbiếnthànhôngtựbaogiờ.Làmviệcvàgiữtronglòngmọichuyện.Cụmtừấytruyềnđạtmớithấmthíalàmsaomộtcảmgiácnhỏnhoi,lạnhlẽovềcuộcđờianh.Thậtbẽbàngkhiquãngthờigiandàidằngdặccủamộtđờingườilại có thể tóm gọn lại trong một câu nói ngắn đến dường ấy. Anh làmchồngkiểugìkhinănglượngcủaanhlạihạnchếđếnthế?Vàlàmchakiểugì? Làm cha kiểu gì mà luôn đắm đuối vào những ưu tiên trong nghềnghiệpmà…Thôi,đủrồi.

Gurneybướcvàokhu rừng,men theo lốimònmàanhnhớ là lộ trìnhdấuchân,giờđâyđãbịtuyếtmớichekhuất.Khiđếnbụicâythườngxanhnơilốimònchấmdứtmộtcáchvôlý,anhhítvàohươngthôngthơmngát,lắngnghesựtĩnhlặngsâuthẳmnơiđây,vàchờnguồncảmhứng.Khôngnguồncảmhứngnàoxuấthiện.Thấtvọngvìđiềungược lạixảy rađúngnhưmongđợi,anhbuộcmìnhônlạilầnthứhaimươinhữnggìanhbiếtchắcvềcácsựkiệnđãxảyravàođêmánmạng.Tênhungthủđãđibộvàotrangviêntừđườnglộchăng?Hắnmangtheomộtkhẩu0.38đặcbiệtcủacảnhsát,mộtchairượuvỡhiệuBốnHoaHồng,mộtcáighếsânvườn,mộtđôiủngphụ,vàmộtmáyghiâmnhỏthusẵntiếngrítcủathúvậtđểdụ

Page 233: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Melleryrakhỏigiường?HắnmặcáoliềnquầnhiệuTyvekư,đeogăngư,vàchoàngchiếcáokhoáclôngngỗngdàycộmcóthểdùnglàmbộphậngiảmthanhchosúng?Hắnngồisaukhothóchútthuốc?

HắndụMelleryrasânhiênbênngoài,bắnchếtnạnnhân,rồiđâmxácchếtítnhất14nhát?Sauđóhắnungdungbăngngangquabãicỏtrốngvàvàorừngđượcgầnmộtcâysốthìtreođôiủngphụlêncành,vàbiếnmấtkhôngmộtdấuvết?

MặtGurneynhănnhó–mộtphầndohơilạnhâmẩmcànglúccàngảmđạmtrongngàyvàmộtphầndogiờđây,rõhơnbaogiờhết,anhnhậnranhữnggìanh‘biết’vềtộiácấylạichẳnghềhợplý.

Page 234: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

29

ĐiNgược

ThángMườimộtlàthánganhkhôngthíchchútnào,cáithángcủaánhsángyếuớt,lấplửnglêbướcgiữathuvàđông.

Cảm nhận vềmùa dường như làm trầm trọng hơn cái cảm giác anhđangbướcloạngchoạngtrongmànsươngchephủvụánMellery,nhưmộtkẻmùkhôngthấythứgìđóngaytrướcmặtmình.

Hômấy khi trở về nhà từ Peony, ngược lại với tính cách vốn có, anhquyếtđịnhchiasẻtrăntrởcủamìnhvớiMadeleine,côđangngồiởchiếcbànbằnggỗthôngnhâmnhitừnggiọttràvàmẩubánhnamviệtquấtcuốicùng.

“Anhmuốnngheýkiếncủaemvềmộtchuyện,”anhnói,ngaylậptứchốihậnvìđãlựachọnsaitừ.Madeleinekhôngthíchnhữngtừnhưýkiến.

Cônghiêngđầumộtcáchtòmò.Anhxemđólàlờimờigọi.

“ViệnMellerynằmtrênkhoảngđất6,6hectagiữađườngFilchersBrookvàđườngThombushtrongvùngđồinúinằmphíatrênngôilàng.Khoảng6hectalàđấtrừng,chắckhoảng0,6hectalàcỏ,luốnghoa,khuvựcđểxe,và3tòanhà–gồmgiảngđườngchínhlàmột,ởđâycóvănphònglàmviệcvànhàkhách,tưdinhcủaMellerylàhai,vàkhothócchứatrangthiếtbịbảotrìlàba.”

Madeleinengướcmắtnhìnđồnghồ trên tườngnhà bếp, còn anh thìtiếp tục gấp gáp. “Cảnh sát cómặt ở hiện trường tìm thấymột loạt dấuchântừđườngFilchersBrookđivàotrangviênvàdẫnđếnmộtchiếcghếsaukho.Từghế,dấuchânđiđếnvịtríMellerybịgiếtrồitừđóđếnmộtnơicáchđóhơn800méttrongrừng,ởđâythìdấuchânmấthẳn.Khôngcòndấuchânnữa.Khôngcómanhmốinàochothấyngườiđểlạidấuchânđếntậnchỗấylạitẩuthoátbằngcáchnàomàkhôngđểlạithêmdấuchânnàokhác.”

Page 235: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Chuyệnđùađấyư?”

“Anhđangmôtảchứngcứcóthựcởhiệntrườngmà.”

“Cònconđườngmàanhđềcậpkialàgì?”

“ĐườngThombushcáchdấuchâncuốicùnghơnbamươimét.”

“Congấuquaylạirồikìa,”Madeleinenóisaumộtkhoảnglặngngắn.

“Gìhả?”Gurneynhìncôtrântrân,ngơngác.

“Congấu.”Côhấthàmvềphíacửasổbênhôngnhà.

Giữa cửa sổ vànhững luốnghoađangngủdưới lớp sươngmuối,mộtchiếcgậychăncừubằngthéplàmgiáđỡcóngthứcănchochimsẻđãbịuốncongđụngđất,còncóngthứcănthìbịvỡramộtnửa.

“Đểlátanhlo,”Gurneynói,bựcdọctrướclờinhậnxétlạcđềcủacô.“Emcóphảnứnggìvớivấnđềvềdấuchânlúcnãykhông?”

Madeleinengáp.“Emnghĩnóngônghêquá,cònngườithựchiệnthìrấtđiênrồ.”

“Nhưnghắnthựchiệnbằngcáchnàomớiđược?”

“Cũnggiốngnhưcáitròđoánsốcủahắnvậy.”

“Ýemlàsao?”

“Ýemlà,hắnthựchiệnbằngcáchnàođinữathìcókhácbiệtgìđâu?”

“Emnóitiếpđi,”Gurneynói,sựtòmòcủaanhnhỉnhhơnsựbựcdọcmộtchút.

“Bằngcáchnàokhôngquantrọng.Câuhỏicầnđặtralàtạisao, vànếuvậythìcâutrảlờihiểnnhiênquácòngì.”

“Câutrảlờihiểnnhiênấylà…?

“Hắnmuốnchứngminhrằngcácanhlàmộtlũngu.”

Câutrảlờicủacôngaylậptứcđặtanhvàohaitâmtháikhácnhau–vừahàilòngvìcôđãđồngývớianhrằngcảnhsátlàmụctiêutrongvụánnày,vừakhônghàilònglắmkhicôlạinhấnmạnhchữnguđếnthế.

“Cóthểhắnđilùithìsao,”côgợiýkèmmộtcáinhúnvai.

“Cóthểnơianhnghĩdấuchânchấmdứtlạilànơidấuchânxuấtphát,

Page 236: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

cònnơianhnghĩdấuchânxuấtphátlànơidấuchânchấmdứtthìsao?”

ĐâynằmtrongnhữngkhảnăngmàGurneyđãxemxétvàloạitrừ.“Cóhaivấnđề.Thứnhất,nhưvậycâuhỏi‘Làmcáchnàomàdấuchâncóthểngừnggiữachừng?’sẽchuyểnthànhcâuhỏi ‘làmcáchnàomàdấuchânlạixuấtphátgiữachừng?’Thứhai,khoảngcáchgiữacácdấuchânrấtđềunhau. Thật khó tưởng tượng có ai đó đi lùi hơn 800mét qua rừngmàkhôngtrượtchânmộtlần.”

Rồi anh chợt nhận ra một biểu hiện hứng thú dù nhỏ nhất từMadeleinecũnglàthứmàanhmuốnkhuyếnkhích,nênanhnồngnhiệtnóithêm:“Nhưngthựctìnhthìsuynghĩcủaemkháhayđấy–nênemhãysuynghĩtiếpnhé.”

Vàohaigiờsánghômsau,nhìnchằmchằmvàokhungcửasổchữnhậttrongphòngngủ,quaánhsángyếuớt từmảnhtrăngbánnguyệtbịmâychekhuất,Gurneyvẫnđangsuynghĩ–vàvẫncòntrầmngâmnhậnxétcủaMadeleinerằnghướngchỉcủadấuchânvàhướngđithựcsựcủadấuchânlàhaichuyệnriêngbiệt.Điềuđóthìđúng,nhưngnógópphầngiảithíchcácdữkiệnnhưthếnào?Chodùaiđócóthểđilùimộtquãngđườngxanhưvậyquađịahìnhgậpghềnhmàkhôngsẩychânmộtbước,mộtchuyệnkhông ai làm được, thì giả thuyết ấy cũng chỉ biến điểm dừng khó giảithíchcủalốimònấythànhmộtđiểmxuấtphátkhógiảithích.

Mànhưvậythậtchăng?

Giảsử…

Nhưngnhưvậykhôngthểnào.Từtừnào,tạmgiảsửlà…

NhưSherlockHolmesđãnói,“Khitađãloạitrừmọikhảnăngvôlý,thìnhữnggìcònlại,chodùkhóxảyrađếnđâu,nhấtđịnhlàsựthật.”

“Madeleinenày?”

“Hừm?”

“Xinlỗiđãđánhthứcem.Cóchuyệnquantrọng.”

Côđáplạibằngmộttiếngthởdài.

“Emthứcchưa?”

“Giờthìthứcrồi.”

Page 237: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Nghenày.Giảsửhungthủvàotrangviênkhôngphảitừđườnglớnmàtừ đường phụ thì sao. Giả sử hắn đến hiện trường nhiều tiếng đồng hồtrướckhigâyán–đúngralàngaytrướckhituyếtrơi.Giảsửhắnđivàolùmthôngnhỏtừđườngphụmangtheocáighếsânvườnnhỏ,vànhữngthứđồlỉnhkỉnhkhác,mặcáoliềnquầnTyvek,manggăngtaycaosuvào,rồichờđợi.”

“Đợitrongrừngư?”

“Đợi trong lùm thông,nơimàchúng ta tưởngdấu chânchấmdứtấy.Hắnngồichờtuyếtngừngrơi–quánửađêmmộtchút.Rồihắnđứngdậy,mangtheoghế,chaiuýtki,súng,vàmáyghiâmminicótiếngthúvậtrít,rồiđibộhơn800mét còn lạiđếncănnhà.Trênđườngđihắngọi sốdiđộngcủaMelleryđểbảođảmanhtađủtỉnhtáođểnghetiếngthúvật..”

“Khoanđã.Emnhớanhnóilàhắnkhôngthểnàođilùiquarừngđượcmà.”

“Hắnkhôngđilùi.Hắnkhôngcầnphảiđilùi.Emđãđúngkhitáchbiệthướngngóngiàyvàgótgiàyrakhỏihướngđithựcsự–nhưngmìnhcầnphảiphânbiệtthêmmộtthứnữa.Giảsửđếgiàyđượctáchrờirakhỏimũgiàythìsao.”

“Bằngcáchnào?”

“Tênhungthủchỉcầncắtđếđôiủngnàyradánvàođôiủngkia–theochiềungược lại.Vậy làhắncóthểđivềphíatrướcdễdàngvàđể lạimộtloạtcácvếtlúngọnghẽphíasaumànhìnvàongườitasẽtưởnglàhắnđitheohướngxuấtphát.”

“Còncáighế?”

“Hắnmangđếnsânhiên.Cóthểhắnbàyrađủthứđồtrênghếtronglúcbọccáiáokhoáclôngngỗngquanhsúngđểlàmmộtbộphậngiảmthanhcỡnhỏ.Dấuchânghếdễdàngbịdấuchâncủachínhhắnlàmmờđi,nênsauđóchẳngaiđểý.RồihắnmởđoạnbăngcótiếngthúvậtđangrítlênđểdụMelleryratớicửasau.Cụthểhắnthựchiệnmọichuyệnnhưthếnàothìcónhiềugiảthuyếtlắm,nhưngnóichunglàhắndísúngvàoMellery,dụanhtarasânhiênbênngoàirồibắn.KhiMellerygụcxuống,hungthủlấycáichaivỡđâmanhtaliênhồirồihắnnémchaivỡphíadấuchânđã

Page 238: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

để lại trên đường tới sân hiên – cố nhiên – những dấu chân này theohướngđirakhỏisân.”

“Tạisaokhôngđểchaibêncạnhxácđượcrồi,cònkhôngthìmangtheoluôn?”

“Hắnkhôngmangtheochaivìhắnmuốnchúngtapháthiệnranómà.Chaiuýtkilàmộtphầncủatròchơi,mộtphầncủatoànbộkịchbản.Anhđoán rằnghắnném chai song song vớimấy dấu chân tưởng chừngnhưđangđiraxakhỏixácấychỉgiốngnhưphếtmộtlớpkemlêncáibánhlừalọcnhonhỏđóthôi.”

“Chitiếtđókhátinhtếđấy.”

“Chẳng hạn như đểmột đôi ủng ở nơimà ta tưởng là cuối lốimòn,nhưngdĩnhiênkhibắtđầuđihắnđãđểởđórồi.”

“Vậyđókhôngphảilàđôiđểlạidấuchân?”

“Đúng,nhưngchuyệnđótađãbiếtrồi.MộtkỹthuậtviênởphònggiámđịnhcủaBCItìmthấymộtkhácbiệtnhỏxíugiữađếmộttronghaichiếcủngvớidấuchânđếlạitrêntuyết.Mớiđầuchẳnghợplýgìcả.Nhưngbâygiờkịchbảnđượcsửalạithìnórấtkhớp–khớphoàntoàn.”

Madeleinekhôngnóigìtrongmộtlúc,nhưnganhgầnnhưcóthểcảmnhậnđượcđầucôđangtiếpthu,đánhgiá,thửnghiệmkịchbảnmớiđểtìmrasơhở.

“Vậysaukhihắnquẳngchaiđithìchuyệngìxảyranữa?”

“Rồihắnđitừhànghiênđếnphíasaukhothóc,đặtghếởđó,rồiquăngmộtmớmẩuthuốcxuốngđấttrướcghếđểainhìnvàocũngnghĩhắnđãngồiđótrướckhigâyán.HắncởibỏbộđồTyvekvàđổigăngcaosura,mặcáokhoácvào,điquanhbênkiakhothóc–đểlạinhữngdấuchânđingượckhốnkiếpấy–hướngvềphíađườngPilchersBrook,lúcnàythịtrấnđãcàosạchtuyếtrồinênkhôngcódấuchânnàođểlạiởđây,rồibướcraxeđậutrênđườngThombush,láixuốnglàng,hayđiđâuđó.”

“Lúcđếnhiệntrường,cảnhsátPeonycóthấyaitrênđườngThombushkhông?”

“Cóvẻnhưlàkhông,nhưnghắncũngcóthểdễdàngđivàorừng,hoặc

Page 239: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

là…”Anhdừnglạiđểxemxétcáckhảnăng.

“Hoặclàsao?”

“Khả năng này không cao lắm, nhưng anh được biết cómột nhà trọB&B[14] trên núimà BCI đáng lẽ phải kiểm tra. Nghe có vẻ quái dị lắm,nhưngsaukhiđâmnạnnhânmuốnđứtđầura,têngiếtngườiđiênkhùngcủa chúng ta có lẽđã tảnbộ trở lạimộtphòng trọnhỏấmcúngnàođócũngkhôngchừng.”

Hai người nằm lặng thinh cạnh nhau trong bóng tối nhiều phút dàidàngdặc.TâmtrícủaGurneychạyngượcxuôitáihiệnlạivụánnhưmộtngườivừahạthủymộtchiếctàuđóngtạinhàvàđangchămchúkiểmtraxemcóvếtròrỉnàokhông.Khiđãchắcchắnkhôngcólỗhổngnàonghiêmtrọng,anhhỏiMadeleinenghĩgì.

“Đốithủhoànhảođấy,”cônói.

“Gìcơ?”

“Đốithủhoànhảo.”

“Nghĩalà?”

“Anhthíchgiảicâuđốmà.Hắncũngvậy.Mộtcuộchônphốitrênthiênđường.”

“Haydướiđịangụcđây?”

“Ởđâucũngđược.À,mấybứcthưấycógìkhôngổn.”

“Cáigì…khôngổn?”

Madeleinequennhảyquamộtchuỗicácliêntưởngkhiếnanhđôikhiphảitụtlạiởphíasaumộtbướcdài.

“MấybứcthưhungthủgửichoMellerymàanhchoemxemđấy–hailáđầu,sauđólàmấybàithơ.Lúcnãyemcónhớlạinộidungcụthểcủatừngbức.”

“Rồisao?”

“Emcốnhớmãimàkhôngđược,mặcdùemcótrínhớtốt.Rồiemnhậnralýdotạisaolạikhôngnhớđược.Chẳngcóthứgìtrongthưlàthậtcả.”

“Ýemlàsao?”

Page 240: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Chẳngcóthứgìlàcụthểcả.ChẳngđềcậpđếnviệcMellerythựcsựđãlàmgìhayaiđãbịtổnthương.Saolạimơhồnhưvậy?Khôngtêntuổi,ngàytháng,nơichốn,khôngđềcậpcụthểđếnthứgìcả.Lạlắmphảikhông?”

“Haiconsố658và19cũngkhácụthểmà.”

“NhưngchúngchẳngcóýnghĩagìvớiMellerycả,ngoàichuyệnMellerynghĩrachúng.Vàđónhấtđịnhlàmộtmánhkhóenàođó.”

“Nếuvậythìanhvẫnchưatìmrađượcmánhkhóeđó.”

“À,nhưnganhsẽtìmđượcmà.Anhrấtgiỏinốicácđiểmlạivớinhaumà.”Côngáp.“Chuyệnđóchẳngaigiỏihơnanhcả.”Tronggiọngcôkhôngthấycósựmỉamainào.

Anhnằmđótrongđêmcạnhcô,cảmnhậnsựthoảimáithậtngắnngủitronglờikhencủacô.Rồitríócanhbắtđầukiếmtìmkhôngyên,ràsoátbứcthưcủatênhungthủ,xemlạingôntừtrongthưdướiánhsángmớitừlờinhậnxétcủacô.

“MấyláthưđủcụthểđểlàmMellerysợxịtcứtrađấy,”anhnói.

Côgàgậtthởdài.“Hoặclàkhôngđủcụthể.”

“Nghĩalàsao?”

“Emkhôngbiếtnữa.Cólẽchẳngcóvấnđềcụthểnàođểmàghiracụthểcả.”

“NhưngnếuMellerykhônglàmgìhếtthìtạisaoanhtalạibịgiết?”

Côphátramộttiếngkêunhỏtrongcổhọngtươngđươngvớicáinhúnvai.“Emkhôngbiết.Emchỉbiếtmấybứcthưđócógìkhôngổnthôi.Thôingủtiếpđi.”

Page 241: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

30

CănNhàNgọcLụcBảo

Anhtỉnhgiấclúcbìnhminh,cảmthấykhỏekhoắnhơnnhiềutuầnvừaqua,hoặccólẽnhiềuthángvừaqua.Cóthểlàcườngđiệukhinóirằnglýgiảicủaanhvềbíẩnđôiủngđồngnghĩavớiviệcconcờdominođầutiênđãngãxuống,nhưnganhlạicócảmgiácnhưthếkhiláixequađịahạt,vàotrongánhdươngđanglórạngđằngĐông,trênđườngđếnnhàtrọB&BtrênđườngFilchersBrookởPeony.

Anhbỗngnhậnraviệcthẩmvấn‘nhữngtaypêđê’ấymàchưaxinphépvănphòngKlinehayBCIcóthểsẽphạmluật.Nhưngviệcquáigìphảisợ–nếuvềsauaimuốnkhiểntráchanhchocóthìanhcũngsẽsốngsótthôi.Vảlại,anhcócảmgiácmọichuyệnđangbắtđầuđitheohướngcủaanh.‘Vạnsựtrênđờiđềucógiờphútthủytriềudângcao’[15].

CáchgiaolộFilchersBrookchưađầymộtcâysốrưỡithìđiệnthoạianhreo.EllenRackoffgọi.

“ỦyviêncôngtốKlinenhậnđượctinnàyvàmuốnanhbiết.ÔngtabảotôinóivớianhlàtrungsĩWiggtừphònggiámđịnhBCIđãcảithiệnđượcđoạnbăngghiâmgiữaMarkMelleryvàtênhungthủ.Anhcònnhớcuộcgọiđóchứ?”

“Có,”Gurneynói,nhớlạigiọngnóingụytrangvàcảnhMellerynghĩđếnconsố19rồitìmthấyconsốđótrongláthưtênhungthủđãđểlạitronghộpthư.

“BảnbáocáocủatrungsĩWiggghi là,kếtquảphântíchsóngâmchothấytiếngồnxecộngoàinềntrongbăngđãđượcthusẵn.”

“Cônóisaocơ?”

“Theobăngghigồmhaithếhệâm.Giọngngườigọivàtiếngmáychạyởnền,màcôtanóinhấtđịnhlàđộngcơôtô,ởthếhệthứnhất.Nghĩalà,đâylàâmthanhtrựctiếptạithờiđiểmtruyềntảicuộcgọi.Nhưngcònnhững

Page 242: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

âmnềnkia,chủyếulàâmxecộchạyngangqua,làthếhệthứhai.Nghĩalà,đây làâmđượcphát từmộtmáyphát trongsuốtcuộcgọi trực tiếp.Anhcònđókhông,thanhtra?”

“Vẫncòn,tôichỉđang…cốhiểunhữnggìcônói.”

“Anhcómuốntôilặplạikhông?”

“Không,tôicónghemà.Thúvị…thậtđấy.”

“CôngtốviênKlinenghĩcó lẽanhsẽnghĩnhưvậy.Ôngtamuốnanhgọichoôngtakhianhtìmrađượcgì.”

“Tôinhấtđịnhsẽgọimà.”

AnhrẽlênđườngPilchersBrookvàđiđượchơn800mét,anhthấymộtbiểnhiệubên tay trái chobiết cái cơngơi chỉnchuđằng saunó làTHELAURELS.Tấmbiểnhìnhbầudụcduyêndáng,chữviếtđượcvẽkiểutinhtế.Quakhỏitấmbiểnmộtchút,mộtgiànmắtcáovòngcungđặttrongmộthàngnguyệtquếnúicao.Mộtlốiôtôhẹpđixuyênquagiànmắtcáo.Mặcdùnhững chùmhoađã tànnhiều thángqua, nhưng khiGurney lái quacổng,chẳnghiểusaotâmtríanhlạigợilênmộthươnghoa,vàkhilaovềphíatrướcanhlạinhớđếncâubìnhluậncủaVuaDuncanvềcơdinhcủaMacbeth, nơi ông bị sát hại đêmđó:”Lâu đài này nằm ởmột chốn thật dễchịu…”

Xakhỏigiànmắtcáolàmộtkhuvựcđểxenhỏlátsỏiđượccàosạchnhưmộtkhuvườnthiền.Mộtlốiđicũngrảiđầythứsỏimớitinhấydẫntừkhuvựcđểxetớicửatrướcmộtmũiđấtsạchbónglợpgỗtuyếttùng.Thaychochuôngcửalàmộtvòngsắtgõcửacổxưa.Gurneyvừarướnngườitớivòngsátthìcửamở,đểlộmộtngườiđànôngnhỏnhắncócặpmắtdòxét,cảnhgiác.Mọi thứ trên người ông ta trông thẳng thớm tươm tất, từ chiếc áothuncócómàuchanhđếnnướcdahồnghàovàmáitóccósắcvàngquámứcsovớikhuônmặttrungniên.

“A!”ôngtanóimộtcáchhảhêđầycáukỉnhcủamộtngườithấychiếcbánhpizzamìnhđãgọicuốicùngcũngđếnsauhaimươiphúttrễ.

“ÔngPlumstonephảikhông?”

“Không,tôikhôngphảiôngPlumstonenàocả,”ngườiđànôngnhỏcon

Page 243: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

nói.“TôilàBruceWellstone.Sựhàihòarõrệtgiữahaicáitênấychỉđơnthuầnlàngẫunhiênthôi.”

“Ralàvậy,”Gurneyngơngácnói.

“Cònanhchắclàcảnhsát?”

“ThanhtrađặcbiệtGurney,từvẫnphòngcủaủyviêncôngtốquận.Aiđãnóichoôngbiếtlàtôitớithế?”

“Anhcảnhsáttrênđiệnthoạiđấy.Tôinhớtênkémlắm.Nhưngsaotalạiphảiđứngởcửathếkia?Mờianhvào.”

Gurney theo ông ta qua một hành lang ngắn vào một phòng kháchtranghoàngnhiềuđồcầukỳ thờiVictoria.Thắcmắcngườicảnhsátnàovừanóichuyệntrênđiệnthoạilàmđôimắtanhánhlênvẻngạcnhiên.

“Tôixinlỗi,”Wellstonenói,rõràngđãhiểusaivẻmặtcủaGurney.“Tôikhôngrõquytrìnhxửlýnhữngvụviệcnhưthếnào.AnhcómuốnđithẳngđếncănnhàNgọcLụcBảokhông?”

“Ôngnóigìcơ?”

“CănnhàNgọcLụcBảođấy.”

“CănnhàNgọcLụcBảogìcơ?”

“Hiệntrườngvụánđấy.”

“Vụánnàocơ?”

“Họchưanóigìvớianhsao?”

“Nóichuyệngìcơ?”

“Nóilýdoanhlạiởđâynày.”

“ÔngWellstone,tôikhôngmuốnlỗmãng,nhưngcólẽôngnênbắtđầulạitừđầuvàkểtôingheôngđangnóivềchuyệngìnào.”

“Thậttứcchếtđiđược!Tôikểtấttầntậtchoanhtrungsĩtrênđiệnthoạirồimà.Tôikểtấttầntậtnhữnghailầncơ,vìanhtahìnhnhưchẳnghiểutôiđangnóigìcả.”

“Tôi hiểu sự bực dọc của ông, thưa ông, nhưng ông có thể kể cho tôingheôngđãnóigìvớianhtakhông?”

“Tôinóivớianhtalàđôidéphồngngọccủatôibịtrộmmất.Anhcóbiết

Page 244: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

nóđánggiábaonhiêutiềnkhông?”

“Đôidéphồngngọccủaôngư?”

“Chúaạ,họkhôngkểmộttítẹogìchoanhnghesaohả?”Wellstonebắtđầuhítthởsâunhưđangcốgắngxuađicơngiậnnàođó.Rồiôngtanhắmmắtlại.Khimởmắtra,ôngtadườngnhưcamchịusựthiếunănglựccủacảnhsátvànóivớiGurneybằnggiọngcủamộtgiáoviêntiểuhọc.

“Đôidéphồngngọccủatôi,đánggiánhiềutiềnlắmđấy,đểtrongcănnhàNgọcLụcBảovàbịtrộmlấymất.Mặcdùkhôngcóchứngcứ,nhưngtôikhẳngđịnhtaykháchtrọcuốicùngởđóđãlấyđấy.”

“NhàNgọcLụcBảothuộckhunhàtrọnàyư?”

“Chứsaonữa.Bởivậytoànbộchỗđấtnàymớiđượcgọilà“TheLaurels’,sốnhiềumà.Cóbacănnhà–cănnhàchínhmàchúngtađangđứngnày,cộngvớihaicănnhànữa.NhàNgọcLụcBảovànhàOngMật.NộithấtcủaNgọcLụcBảodựatrênbộphimPhùthủyxứOz–bộphimhaynhấttừtrướcđếnnay.”Một tia sáng trongmắt ông ta dườngnhư thách thức anh lêntiếngphảnđối.“ĐiểmnhấncủanộithấtởđólàmộtđôidéplộnglẫymôphỏngđôidépmathuậtcủaDorothytrongphim.Sángnaytôipháthiệnranóđãbiếnmất.”

“Rồiôngtrìnhbáosựviệccho…?”

“Chomấyngườichứai,chonênanhđếnrồiđây.”

“ÔnggọichoSởCảnhsátPeonyư?”

“Ặc,tấtnhiêntôiđâucógọichoSởCảnhsátChicagochứ.”

“Chúng ta có hai vấn đề riêng biệt ở đây, ôngWellstone ạ. Cảnh sátPeonychắcchắnsẽtrởlạigặpôngvềvụtrộmcắp.Đókhôngphảilýdotôiđếnđây.Tôiđangđiềutramộtchuyệnkhác,vàtôicầnhỏiôngvàicâu.Mộtthám tử thuộc lực lượng cảnh sátbang có ghéquađâyngàyhômkia vàđượcbiết–hìnhnhưlàôngPlumstonenàođónói–làcáchđây3đêmôngcóchohaingườikháchngắmchimthuênhàtrọởđây–mộtngườiđànôngvàmẹanhta.”

“Chínhhắnđấy!”

“Hắnnào?”

Page 245: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Cáitênăncắpđôidéphồngngọccủatôiđấy.”

“Ngườikháchngắmchimăncắpđôidépcủaông?”

“Tênngắmchim,tênđạochích,tênkhốnăncắpvặt–phải,hắnđấy!”

“Vậytạisaoôngkhôngđềcậpchuyệnnàychovịthámtửkia…?”

“Tôikhôngđềcậpvìlúcấytôicóbiếtđâu.Tôiđãbảovớianhlàchỉmớipháthiệnbịtrộmsángnaythôimà.”

“Vậylàôngkhôngởcáinhàtranhđótừkhimẹconanhtatrảphòngư?”

“Nói‘trảphòng’làhơitrịnhtrọngquáđấy.Kháchchỉcầnlênđườngvàothờiđiểmnàođótrongngàylàđược.Anhthấyđó,họtrảtiềntrọtrướcrồinênkhôngcầnphảicóthủtục‘trảphòng’gìcả.Chúngtôicốgắngtạoraítnhiềusựthânthiệnvănminhởđây,màlàmvậytấtnhiênsẽcayđắnghơnbình thường khimà niềm tin của chúng tôi bị phản bội.” Chỉ kể lểmàWellstonesuýtnônmửavìsựcayđắngđó.

“Bìnhthườngthìcóphảichờlâukhôngđể…?”

“Đểlấyđượcphòngphảikhông?Vàothờiđiểmnàytrongnămthìbìnhthường.ThángMườimộtlàthángítkháchnhất.ĐãcóngườiđặtphòngởNgọcLụcBảochotuầnlễGiángsinhsắptớirồi.”

“CáianhBCIđóchưaxemquacănnhàđóư?”

“AnhBCIư?”

“NgườithámtửđếnđâyhaingàytrướclàthànhviêncủaCụcĐiềutraTộiPhạm,gọitắtlàBCI.”

“À.Ờ,anhtanóichuyệnvớiôngPlumstonechứkhôngphảitôi.”

“ChínhxácthìailàôngPlumstonecơ?”

“Anhhỏihaykinhkhủng.Lâunaytôicũngtựhỏimìnhcâuđấyđấy.”Ôngtanóikèmmộtsựcaycúđắcchí rồi lắcđầu. “Tôixin lỗi, tôikhôngđượcđểchuyệntìnhcảmxenvàocôngvụcủacảnhsát.PaulPlumstonelàđốitáckinhdoanhcủatôi.ChúngtôiđồngsởhữukhunhàtrọTheLaurels.Ítnhấttínhtheothờiđiểmnàythìchúngtôicònlàđốitáccủanhau.”

“Ralàvậy,”Gurneynói.“Trởlạicâuhỏicủatôi–cáianhBCIấycóxemquacănnhàkhông?”

Page 246: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Tạisaolạixemcơ?Ýtôilà,anhtađếnđâyrõrànglàvìvụánrùngrợnởcáiviệntrênnúimà,anhtamuốnbiếtchúngtôicóthấynhânvậtnàokhảnghichựcchờquanhđâykhông.Paul–làôngPlumstoneấy–bảoanhấylàchúngtôikhôngthấygìhết,rồianhthámtửấyđi.”

“Anhtakhôngcógạnhỏiôngvềbấtkỳthôngtincụthểnàovềkháchtrọcủaôngư?”

“Mấyngườikháchngắmchimư?Không,tấtnhiênlàkhôngrồi.”

“Tấtnhiênlàkhông?”

“Ngườimẹgầnnhưlàphếnhânvậy,còncậucontrai,mặcdùsaunàytôimớibiếtlàkẻtrộm,thìkhônggiốngloạingườicốýgâythươngtíchhaygiếtchóctànbạo.”

“Theoôngthìhắnthuộcloạingườinào?”

“Theo tôi thì thuộcdạngốmyếu.Nhấtđịnh làdạngốmyếu.Bẽn lẽnlắm.”

“Theoônghắncóđồngtínhkhông?”

Wellstonetrôngtrầmtư.“Câuhỏihayđấy.Thườngthìtôiítnhiềunóichắcđược,còntrườnghợpnàythìtôikhôngchắc.Tôicócảmtưởnghắnmuốnchotôiấntượnghắnlàngườiđồngtínhđấy.Nhưngnhưvậyvôlýlắm,đúngkhông?”

Đúng là vô lý lắm, trừ phi hình tượng ấy làmộtmàn kịch, Gurney nghĩ.“Ngoàiốmyếuvàbẽnlẽnra,ôngthấyhắntacònnhưthếnàonữa?”

“Thíchăncắp.”

“Ýtôilàtheođặcđiểmbềngoàicơ.”

Wellstonechaumày.“Córiamép.Kínhcómàu.”

“Cómàuư?”

“Nhưkínhrâmvậy, tốiđennênkhôngthấyrõmắthắn–tôighétnóichuyệnvớiaimàkhôngthấyđượcmắtngườiđólắm,anhcóghétkhông?–nhưngkínhcũngsángnênhắnmangtrongnhàđược.”

“Cònthứgìkháckhông?”

“Mũlen–loạicóphầnchetaithảxuốnghaibênmặtđượcấy–rồikhăn

Page 247: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

choàngcổ,áokhoácvướngvíu.”

“Saoôngcócảmtưởnglàhắnốmyếu?”

CặpmàycủaWellstonechauchặtlạivớivẻkhiếpđảm.

“Giọng hắn chăng?Cách cư xử của hắn chăng?Anh biết đó, tôi cũngkhông chắc lắm. Tôi chỉ nhớ làmình thấy – thấy tậnmắt –một cái áokhoáclớnphồnghơirồinón,kínhrâm,riamép.”Cặpmắtôngtabỗngtrốramộtcáchngờvực.‘“Anhcónghĩđólàngụytrangkhông?”

Kínhrâmvàriamépư?TheoGurneythìgiốngtròhềngụytranghơn.Nhưngngaycảtìnhtiếtphụnhonhỏđócũngkhớpvớisựkỳdịcủakiểumẫuhànhvinày.Hayanhđangsuynghĩquámức?Đằngnàođinữa,nếulàngụy trang thì đó là một cách ngụy trang rất hiệu quả, khiến người takhôngbiếtmôtảbềngoàisaochođúng. “Ôngcónhớhắncònđặcđiểmnàokháckhông?Mộtđặcđiểmdùnhỏnhất?”

“Lúcnàocùngnghĩđếnmấyngườibạnlôngvũbénhỏcủachúngta.Cómộtcáiốngnhòmkhổnglồ–nhìngiốngnhưloạicótiahồngngoạigìđómàmấytayđặccôngtrongphimvừacầmvừabòtrườnấy.Đểbàmẹtrongcănnhàrồiởsuốttrongrừngtìmchimmỏto–chimmỏtoứchồngấy.”

“Hắnnóivớiôngvậyư?”

“Ồ,phảiđấy.”

“Vậythìlạthật.”

“Saolạilạ?”

“MùađôngởCatskillslàmgìcóchimmỏtoứchồngchứ.”

“Nhưnghắncònnóilà…Têndốitrákhốnkiếp.”

“Hắncònnóigìcơ?”

“Buổisángtrướclúckhởihành,hắnvàocănnhàchínhrồikhôngngừnglaóomsòmvềmấyconchimmỏtokhốnkiếp.Hắnluônmiệnglặpđilặplạilàcóthấybốnconchimmỏtoứchồng.Bốnconchimmỏtoứchồng,hắncứluônmiệngnóivậy,nhưsợtôinghingờhắnvậy.”

“Cólẽhắnmuốnchắcchắnlàôngsẽnhớ,”Gurneynói,cũnglàtựnhủvớibảnthân.

“Nhưnganhnóilàhắnkhôngthểnàothấymấyconchimấycơmà,bởi

Page 248: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

vìcóconnàođâumàthấy.Tạisaohắn lạimuốntôinhớmộtthứkhôngbaogiờxảyrachứ?”

“Câuhỏihaylắm,thưaông.Chophéptôixemsơquacănnhàấyngaybâygiờnhé?”

Từ phòng khách,Wellstone dẫn anh quamột phòng ăn cũng khôngkémchấtVictoria,đầyrẫyghếvàgươnglàmbằnggỗsồitinhxảo,rangoàimộtcánhcửabênhôngnhàvàomộtlốiđilátgạchmàukemsạchkhôngtìvết, tuy khônghoàn toàn giống conđường gạch vàng của thànhphốOznhưngvẫnkhiếnngườitanghĩđếnnó.Conđườngdừnglạiởmộtcănnhànhưtrongtruyệncổtích,phủđầydâythườngxuânxanhthắmbấtkểmùamàng.

Wellstonemởkhóacửa,đẩycửabậtra,rồiđứngsangmộtbên.Thayvìvào, Gurney đứng ở ngưỡng cửa ngó vào. Phòng trước vừa như phòngkhách vừa như một nơi tưởng nhớ bộ phim Wellstone tôn sùng – vớinhữngbộsưutậpápphích,mộtchiếcnónphùthủy,mộtcâyđũathần,haibức tượng nhỏ hình Sư Tử Nhát và Người Thiếc, và chú chó Toto nhồibông.

“Anhcómuốnvàotrongxemcáihộptrưngbàychứađôidépbịđánhcắpkhông?”

“Tôikhôngvàothìhơn,”Gurneyvừanóivừabướcluilạiconđườngcũ.“Nếu ông là người duy nhất vào trong từ khi khách đi thì tôimuốn giữnguyênhiệntrườngchờtổxửlýchứngcứđếnđâyđã.”

“Nhưnganhnóiđếnđâykhôngphảivì–chờchútđãnào,anhnóianhđếnđâyvìmột‘chuyệnkhác’cơmà–chẳngphảianhnóivậysao?”

“Phải,thưaông,đúngnhưvậy.”

“Anhđangnóitới‘xửlýchứngcứ’gìthế?Ýtôilà,anh…Ôi,không,lẽnàoanhnghĩ tayngắmchimngứataycủatôichínhlà tênJackĐồTể[16]củaanh?”

“Thẳng thừngmànói, thưa ông, tôi không có lý do gì để nghĩ hắn làhungthủcả.Nhưngtôiphảixétmọikhảnăng,vàchúngtôicầnphảichongườikhámxétcănnhàấykỹlưỡnghơn.”

Page 249: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Ôitrờiơi.Tôikhôngbiếtphảinóisaonữa.Nếukhôngphảitộinàythìlàtộikhác.Áichà,chuyệnnghekỳdịđếnđâutôicũngkhôngthểcảntrởcảnhsát làmviệcđược.Màcũngcònmayđấy.Chodùchuyệnkhôngcóliênquangìtớivụánkinhhoàngtrênđồiđinữathìbiếtđâuanhcũngtìmramanhmốigiúptôilấylạiđôidépbịmất.”

“Luôn có khả năng đómà,” Gurney nói kèmmột nụ cười nhã nhặn.“Ngàymaiđộichứngcứsẽcómặtởđây.Trongkhichờđợi,ôngcứđểcửakhóa.Cònbâygiờ,chotôihỏiônglầnnữa–bởivìchuyệnnàyhệtrọnglắm–ông có chắc là ngoài ông ra không còn ai khác vào trong cănnhànàytronghaingàyquakhông,kểcảđốitáccủaông?”

“NhàNgọcLụcBảolàtácphẩmcủatôivàngườichịutráchnhiệmduynhấtlàtôi.ÔngPlumstonephụtráchnhàOngMật,gồmcảphầnnộithấtđángtiếccủanónữa.”

“Xinlỗi,ôngnóigìcơ?”

“PhongcáchcủanhàOngMật là lịchsửtrựcquanchánchếtvềnghềnuôiong.Nóivậylàanhhiểusaorồimà.”

“Còncâuhỏicuốinàythôi,thưaông.Ôngcóghilạitênvàđịachỉcủangườingắmchimđótrongdanhsáchthuêphòngkhông?”

“Tôicótênvàđịachỉmàhắncungcấpđây.Giờxảyravụăncắpấynêntôicũngnghingờtínhxácthựccủanólắm.”

“Dù sao tôi cũng cần xemdanh sáchđó và ghi lại tên và địa chỉ củahắn.”

“Ôi,chẳngcầnphảixemdanhsáchlàmchi.Tôithấycáidanhsáchấytrướcmắtrõmồnmộtđếnđauđớnnày.Ôngbà–lạlắmđúngkhông,khimộtquýônglạigọimìnhvàmẹmìnhnhưvậy?–ÔngbàScylla.Địachỉlàmộthộp thưbưuđiện ởWycherly, bangConnecticut. Tôi cho anh cả sốhộpthưluôncũngđược.”

Page 250: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

31

CuộcGọiThườngLệQuậnBronx

Gurneyđangngồitrongkhuvựcđểxelátsỏisạchbóng.

AnhvừagọichoBCIyêucầuhọcửmộtđộixửlýchứngcứđếnkhutrọTheLaurelscàngsớmcàngtốt,vàchưakịpnhéthẳnđiệnthoạivàotúithìnólạiđổchuông.LạilàEllenRackoffgọi.ThoạttiênanhchocôbiếttinvềôngbàScyllacùngvụtrộmkỳlạvànhờcôchuyểntintớiKline.Rồianhhỏilýdocôgọi.Côđưachoanhmộtsốđiệnthoại.

“ĐâylàsốcủamộtthámtửđiềutraánmạngtừquậnBronxmuốnnóichuyệnvớianhvềmộtvụánanhtađangđảmnhiệm.”

“Anhtamuốnnóichuyệnvớitôi?”

“AnhtamuốnnóichuyệnvớimộtngườiđangphụtráchvụánMellerymàanh tađọcđược trênbáo.Anh tagọi chocảnhsátPeony,họchuyểnanh tađếnBCI, rồiBCIchuyểnđếnĐạiúyRodriguez,ông ta lại chuyểnđếnủyviêncôngtốquận,rồiủyviêncôngtốquậnchuyểnđếnanh.TênanhtalàthámtửClamm.RandyClamm.”

“Cóphảichuyệnđùakhôngvậy?”

“Chuyệnđóthìtôikhôngbiết.”

“Anhtacungcấpbaonhiêuthôngtinvềvụáncủaanhta?”

“Không chút nào hết. Anh biết tính cảnh sát rồimà. Chủ yếu anh tamuốnbiếtvềvụáncủachúngta.”

Gurneygọisốđó.Tiếngđổchuôngđầutiênđãcóngườitrảlời.

“Clammngheđây.”

“DaveGurneyđây,tôigọilạichoanh.Tôiđanglàmviệcvớiủyviêncôngtốquận.”

“Vâng,thưaanh,tôibiết.Rấtcảmơnanhđãphảnhồinhanh.”

Mặcdùhầunhưchẳngdựavàođiềugì,Gurneycómộtcảmtưởngrất

Page 251: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

sốngđộngvềtaycảnhsátbênđầudâykia–mộtconngườiđanhiệm,nóinhanh,nghĩnhanhvànếu cóquenbiết rộnghơn, ắthẳnđã vàohọc tạiHọcviệnQuânsựMỹWestPointthayvìởHọcviệnCảnhsát.

“TôiđượcbiếtanhđangphụtráchvụánmạngMellery,”giọngnóitrẻtrung,nhanhnhẩuấylạitiếptụcgấpgáp.

“Đúngrồi.”

“Nhiềuvếtđâmởvùnghọngnạnnhân?”

“Đúng.”

“Lýdotôigọilàvìởđâycómộtánmạngtươngtự,vàchúngtôimuốnloạibỏkhảnăngvụnàycóliênquanđếnvụcủaanh.”

“Anhnói‘tươngtự’nghĩalà…?”

“Cũngcónhiềuvếtđâmởvùnghọng.”

“TôinhớtheosốliệuthốngkênhữngvụđâmởBronxthìmỗinămcóhơn1.000vụnhưvậyđượctrìnhbáo.Anhđãxemxétnhữngvụtrongđịaphươngđểxemcóliênquanchưa?”

“Chúngtôiđangxemxét.Nhưngchođếnhiệngiờvụáncủaanhlàvụduynhấtcóhơnchụcvếtthươngđềuởcùngmộtbộphậncơthể.”

“Tôilàmgìđượcchoanhnào?”

“Còntùyanhsẵnlònglàmgìnữa.Tôinghĩsẽtốtchohaitanếuanhcóthểxuốngđâymộtngày,xemhiệntrường,dựkhánphiênthẩmvấnbàgóaphụ,đặtcâuhỏi,xemthửcóthứnàonghequenkhông.”

Đó làđịnhnghĩacủatừ ‘nhiệmvụkhókhảthi’–khókhảthihơnrấtnhiềunhữngmanhmốimỏngmanhmàanhđãlãngphíthờigianlầntheotrongnhữngnămởSởCảnhsátNewYork.Nhưngbỏquamộtkhảnăngbấtkỳ,dùthiếuchặtchẽđếnđâu,khôngphảilàđặcđiểmcốhữucủaDaveGurney.

AnhđồngýgặpthámtửClammởBronxvàosánghômsau.

Page 252: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

PHẦNIII

TRỞLẠITỪĐẦU

Page 253: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

32

CuộcThanhTẩyĐếnNayMai

Gãthanhniêntựalưngvàođốnggốimềmmạiđếnsảngkhoáikêởđầugiườngrồimỉmcườiđiềmtĩnhtrướcmànhìnhlaptop.

“VịtDickie bé bỏng của ta đâu?” bà già ngồi trên giường cạnh gã lêntiếng.

“Nóđangngồitrêngiườngvẫychào,tínhxemquáivậtđiđờirasao.”

“Conđanglàmthơà?”

“Vâng!Mẹạ.”

“Đọctochotanghexemnào.”

“Thơchưaxongmàmẹ.”

“Đọctochotanghexemnào,”bàtalặplạinhưthểđãquênmìnhđãnóicâuđó.

“Chưahaylắm.Phảicầnthêmthứgìnữa.”Gãchỉnhlạigócmànhình.

“Giọngconmớihaylàmsao,”bàgiànóinhưtrảbài,taylơđãngchạmvàotừnglọntócgiảvàngóng.

Gãnhắmnghiềnmắtlạitronggiâylát.Rồi,nhưmộtngườisắpthổisáo,gãliếmnhẹmôi.Khigãcấttiếnglên,giọnggãnghedudươngnhưnửanóinửathìthầm.

“Vàithứtarấtthíchđây:

mộtviênđạncũngcóthểđổithaydiệukỳ,

tathíchmáubắnphìphì

đếnkhimộtgiọtbấtkỳcũngkhông,

nợmáudùngmưutrảxong,

kếtthúcmọichuyện,mớithôngsựtình,

chuyệntốttalàmbằngsúnggãsayấy

Page 254: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

vẫnkhôngbìđượccuộcthanhtẩyđếnnaymai.”

Gãthởdàivànhìnchằmchằmvàomànhình,mũinhănlại.

“Nhịppháchchưađúng.”

Bàgiàgậtđầukèmmộtsựngẩnngơtrầmlặngrồihỏigãbằnggiọngbẽnlẽncủamộtcôbé,“VịtDickiebébỏngcủatasẽlàmgìđây?”

Gãrấtmuốnmôtả‘cuộcthanhtẩyđếnnaymai’bằngtấtcảcácchitiếtmàgãđãtưởngtượngra.CáichếtcủatoànbộlũQuáivật.Thậtđầymàusắc, thật hấpdẫn, thật… thỏa thuê!Nhưng gã cũng rất tựhào về đầu ócthựctếcủamình,vềkhảnăngnắmbắtnhữnghạnchếcủamẹgã.Gãbiếtnhữngcâuhỏicủabàkhôngcầncâutrảlờicụthể,biếtvừahỏixonglàbàgầnnhưquênngay,biếtnhững lờigãnóiphần lớn làâmthanh, thứâmthanhmẹgãưathích,nghethấyêmdịu.Gãnóiđiềugìcũngđược–đếmđếnmười,ngânngamộtbàiđồngdao.Thậtsựgãnóigìcũngkhôngquantrọng,miễnlàtruyềncảmvàcóâmđiệu.Gãluôncốgắngnóichuyệnbằngngữđiệulinhhoạtvàphongphú.Gãrấtthíchlàmbàvuilòng.

Page 255: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

33

ĐêmĐịaNgục

Gurneythườngxuyêncónhữnggiấcmơbuồnđếnnhóilòng,mộtgiấcmơmàbản thânnódườngnhư chính là trọng tâmcủanỗi buồn. Trongnhữnggiấcmơấy,anhthấyđượcmộtđiềurõràng,vượtkhỏimọingôntừ:cănnguyêncủanỗibuồnchínhlàmấtmát,vàmấtmátlớnnhấtchínhlàmấtmáttìnhthương.

Trong phiên bản gần đây nhất của giấcmơ, chẳng khác gìmột cảnhphimmờảo,bốanhănmặcnhưthuởcònđilàm40nămvềtrướcvàtrôngông hệt như thuở ấy vềmọimặt. Cũng chiếc áo khoácmàu be và chiếcquầntâymàuxámxoàngxĩnhấy,cũngnhữngvếttànnhangdầnphaitrênmubàntaytokềnhvàvầngtrántrònthưathớttócấy,cũngánhmắtgiễucợtdườngnhưđangtậptrungvàomộtcảnhvậtxaxămnơiđâunhưmuốntinhtếámchỉvềnỗibồnchồnnàođó,chỉnhữngmuốnđếnnơinàođó,khácnơiôngđangđứng,cũngcáithựctếkhácthườnglàôngtuykiệmlờinhưng lại có thể truyền đạt nhiều điều bấtmãn bằng sự trầm lặng củamình–tấtcảnhữnghìnhảnhbịvùisâuấybỗngsốnglạitrongmộtkhungcảnhkéodàichưađầymộtphút.VàrồiGurneytrởthànhmộtphầncủacáikhungcảnhấytrongdángdấpmộtđứatrẻ,nhìnbónghìnhxaxămấymộtcáchkhẩnkhoản,nàinỉxinôngđừngđi,nhữnggiọtnướcmắtnónghổilăndọckhuônmặtanhtrướccườngđộmãnhliệtcủagiấcmơ–vìanhbiếtchắcchúngchẳngbaogiờxảyrakhicósựhiệndiệnthậtsựcủabố,vìanhchẳngthểnhớnổimộtbiểuhiệncảmxúcmạnhmẽnàothoánglướtquagiữahaingười–vàrồianhgiậtmìnhtỉnhdậy,khuônmặtvẫnđẫmnướcmắt,timanhđaunhói.

AnhrấtmuốnđánhthứcMadeleinedậy,kểchocônghevềgiấcmơ,chocôthấynhữnggiọtnướcmắtcủaanh.Nhưngnàocóliênquangìđếncô.Côgầnnhưmùtịtvềbốanhkiamà.Vàgiấcmơ,suychocùng,cũngchỉlàgiấcmơ thôi. Rốt cuộc, chúng chẳng có ý nghĩa gì cả.Nên thay vì đánh

Page 256: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

thứccô,anhtựhỏihômnaylàthứmấy.ThứNăm.Đếncùngvớisuynghĩđólàmộtsựchuyểnbiếnchóngvánh,thựcdụngmàanhluôntrôngcậysẽquétđinhữngtàndưcủamộtđêmphiềnnhiễuvàthaynóbằnghiệnthựccủanhữngviệccần làmtrongngày.ThứNăm.ThứNămsẽbịchoánchỗphầnlớnbởichuyếnđicủaanhđếnBronx–chuyếnđiđếnmộtvùngđấtkhôngxanơianhđãsinhtrưởng.

Page 257: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

34

MộtNgàyĐenĐủi

Chuyếnláixekéodài3giờđồnghồlàmộtcuộchànhtrìnhđivàotộtcùngcủatồitệ,mộtcảmgiácđượckhuếchđạibởicơnmưaphùnlạnhlẽoluônkhiếnanhphải liên tụcđiềuchỉnh tốcđộ lúcnhanh lúcchậmcủacầngạtnước.Gurney thấychánchườngvàcáukỉnh,phầnvì thời tiếtvàphầnvìanhngờrằnggiấcmơđãđểlạitronganhmộtquanđiểmrátnhói,nhạycảmquámức.

AnhghétquậnBronx.AnhghéttấtcảnhữngthứliênquanđếnBronx,từmặtđườnggồghềchođếnxácnhữngchiếcô tôbịđánhcắpcháytrơkhung.Anhghétnhững tấmbảngquảng cáo lòe loẹtdụkhịngười tabỏtrốn4ngày3đêmđếnLasVegas.Anhghétcáimùiởđây–cáimùichướngkhíluônthayhìnhđổidạngcủakhóidiesel,củamốcmeo,củahắcínvàcáchết,cùngcáicảmgiáctiềmẩncủathứgìđónhưkimloại.Hơncảnhữnggìanhthấy,anhghétcáikýứcthờithơấuluônxâmchiếmtríócanhmỗikhianhcómặtởquậnBronx–nhữngconsamgớmghiếccóvỏgiápthờitiềnsửvớinhữngchiếcđuôinhọnnhưgiáo,lấplótrongnhữngbãisìnhởvịnhEastchester.

Trảiquanửagiờbòlêqua‘conđườngcaotốc’tắcnghẽnđểđếnnútrẽcuốicùng,anhnhẹnhõmvượtquavàigiaolộnộithànhnữađểđếnđiểmhẹnđãthỏathuậnlàbãixecủanhàthờHolySaints.Vâyquanhbãiđậulàmộthàngràothépcóbiểnbáolưuýrằngbãixechỉdànhriêngchonhữngai cần làm việc với nhà thờ. Bãi xe trống trơn ngoại trừ một chiếc xeChevroletxoàngxĩnh,bêncạnhlàmộtcậuthanhniênđầuđinhvuốtgelsànhđiệuđangnóivàođiệnthoạidiđộng.KhiGurneyđậuxesátbênkiachiếcChevrolet,cậuthanhniênnọkết thúccuộcgọivàghimđiệnthoạivàothắtlưng.

Conmưaphùnsánghômấycònchephủphầnlớnđoạnđườngláixethì giờ đây chỉ còn là một màn sương mịn khó thấy, nhưng ngay khi

Page 258: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Gurneybướcrakhỏixe,anhcảmnhậnđượcnhữngvếtkimlạnhbuốtđâmvàotrán.Cólẽcậuthanhniêncũngcảmthấynhưvậy;cólẽnhưvậymớigiảithíchđượcvẻmặtkhóchịuvìnônnóngcủacậuta.

“ThanhtraGurneyphảikhông?”

“TôilàDave,”Gurneyvừanóivừachìatayra.

“TôilàRandyClamm.Cảmơnanhđãđếnđây.Hyvọngkhôngphíthờigian của anh. Chúng tôi chỉmuốn xét đến tất cả các khả năng thôi. Vàchúngtôicóvụánđiênrồnàymàphươngthứcgâyánnghegiốngnhưvụmàcácanhđangđiềutra.Cóthểchẳngliênquanđâu–ýtôilà,cùngmộthungthủmàgiếtmộtbậcthầythànhđạtởphíaBắcNewYorkvàmộttaygácđêmthấtnghiệpởquậnBronxnghechẳnghợplýlắm–nhưngmấyvếtđâmởcổhọngấy,tôikhôngtàinàobỏquachoxongđược.Đụngchuyệnnhưthếnàyanhthườngcócảmgiácgìđó–anhnghĩ,‘Chúaơi,mìnhmàbỏquachoxongthìcuốicùnghaivụnàylạicùngmộttênhungthủchoxem’,anhhiểuýtôikhông?”

GurneytựhỏiliệunhịpđộnhanhnhảutronglờinóicủaClammlàdocaffeine,cocaine,doáplựccôngviệcthúcđẩy,haydodâycóttrongngườicậutavốnđãđượcvặnnhưvậy.

“Ýtôilà,mộtchụcvếtđâmởcổnhưvậychẳngphảichuyệnthường.Cóthểcòncónhiềumốiliênhệkhácnữagiữahaivụnày.ĐúngrachúngtacóthểbáocáoqualạigiữaBronxvàchỗanhcũngđược,nhưngtôinghĩcólẽnếuanhcómặtởhiệntrườngnóichuyệnvớivợnạnnhânthìbiếtđâuanhsẽthấyđượcđiềugìđóhayhỏiđượcđiềugìđómàcóthểmìnhkhôngnghĩ ranếukhôngcómặtởđây.Tôihyvọngnhưvậyđó.Ý tôi là, tôihyvọng có thứ gì đó trong vụ ánnày. Tôihy vọng khôngphí thời gian củaanh.”

“Chậmrãinào,cậuem.Tôinóicậunghenhé.Tôi láixeđếnđâyhômnay vì thấy đây là chuyệnhợp lý phải làm.Cậumuốn xemxétmọi khảnăngchứgì.Tôicũngvậythôi.Kịchbảnxấunhấtởđâychínhlàtaloạitrừmộttrongnhữngkhảnăngđó,nhưngloạitrừkhảnăngkhôngphảilàphíthờigian,mànằmtrongquátrìnhxemxétcáckhảnăng.Nênđừnglolắnggìvềthờigiancủatôicả.”

Page 259: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Cảmơnanh.Tôichỉmuốnnói…ờ, tôibiếtanhláixelâulắmmớitớiđây.Tôicảmkíchlắm.”GiọngnóivàkiểucáchcủaClammđãxuốngmộthainấc.Cậutavẫncònvẻmặtlolắng,gấpgápnhưngítracũngkhôngtháiquá.

“Nhắctớithờigianmớinhớ,”Gurneynói,“bâygiờcóphảilàlúcthíchhợpđểđưatôiđếnhiệntrườngchưa?”

“Bâygiờ làthíchhợprồi.Anhđểxeởđây,đixetôiđượcrồi.Nhànạnnhânởmộtnơirấtchậthẹp–vàiconđườngchỉrộngđủchomộtxethôi,mỗibênxechỉdưcó5phân.”

“NghenhưFlounderBeachvậy.”

“AnhbiếtFlounderBeachà?”

Gurneygậtđầu.Thờiniên thiếuanhcóđếnđómột lầndựsinhnhậtmộtcôbạn–làbạncủamộtcôbạnmàanhđanghẹnhòlúcđó.

“SaoanhbiếtFlounderBeachthế?”Clammhỏikhicậuđưaxerakhỏibãixetheohướngngượcvớiđạilộchính.

“Tôisinhtrưởnggầnđâymà–ngoạithànhCityIsland.”

“Trờiạ.TôicứnghĩanhlàdânphíaBắcNewYorkchứ.”

“Hiệntạithìđúngvậy,”Gurneynói.AnhcảmnhậnrõcáichấttạmbợtrongcụmtừmìnhđãchọnvànhậnranếucóMadeleinetrướcmặtanhđãkhôngnóivậy.

“Ôi,vẫnlàcáikhunhàmộttầngnhỏxíuthấygớmđómà.Lúcthủytriềulêncao,trờitrongxanhthìanhsẽnghĩmìnhđangởbiểnthậtsự.Đếnlúcthủytriềurútxuống,bùnhôirathìanhlạinhớrađâylàquậnBronx.”

“Ừm,”Gurneynói.

Năm phút sau, họ chạy chậm lại rồi dừng hẳn trên một con đườngnhánh đầy bụi đối diệnmột lối đi nằm trongmột hàng rào thép giốnghàngràobaoquanhbãixeởnhàthờtrướcđó.MộttấmbiểnkimloạitrênhàngràothôngbáođâylàCÂULẠCBỘFLOUNDERBEACHvàbãixechỉdànhchoxecógiấyphépđậuxe.Mộthànglỗđạnđãcắttấmbiểnralàmhaiphầnxấpxỉbằngnhau.

HìnhảnhbữatiệccáchđâybamươinămhiệnlêntrongtâmtríGurney.

Page 260: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Anhtựhỏiliệuđócóphảichínhlàcáilốivàoấybamươinămtrướckhông.Anhhìnhdungđượcgươngmặtcủacôbạntổchứctiệcsinhnhật–mộtcôgáibéotròncótócbímvàniềngrăng.

“Đậu ở đây thì hơn,” Clamm vừa nói vừa bình phẩmmột lần nữa vềnhữngconđườngkhôngtưởngtrongkhudâncưbẩnthỉu. “Hyvọnganhkhôngngạiđibộ.”

“Chúaạ,nhìntôibaonhiêutuổihả?”

Clammđáplạibằngmộtcáicườingượngnghịuvàmộtcâuhỏichuyểnhướngkhihaingườirakhỏixe.“Anhcôngtácđượcbaolâurồi?”

Khônghứngthúbànchuyệnnghỉhưuvàcócôngviệctạmthời,anhchỉnói,“25nămrồi.”

“Vụánnày lạ lắm,”Clammnói,nhưthể lờinhậnxétnàytiếpnốicâunóicủaGurneylàhợplý.“Khôngchỉlàvếtdaođâm.Cònhơnvậynữa.”

“Cậuchắclàvếtdaođâmchứ?”

“Saoanhhỏivậy?”

“Trongvụáncủachúngtôi,hungkhílàmộtcáichaivỡ–mộtchaiuýtkivỡ.Cậutìmthấyhungkhíchưa?”

“Chưa.Nhânviênphònggiámđịnhnói‘cólẽlàvếtdaođâm’–nhưnglàloạidaohailưỡinhưdaogăm.Chắcmộtmảnhchainhọncóthểtạoravếtcắtnhưvậy.Họcũngđangbếtắc.Chúngtôichưacóbáocáokhámnghiệmtửthi.Nhưngnhưtôinóilúcnãy,cònhơnvậynữa.Bàvợ…tôichẳngbiếtnữa,vợnạnnhâncócáigìđólạlắm.”

“Lạnhưthếnào?”

“Lạ nhiềumặt. Thứ nhất, bả thuộc loại sùng đạo hết cỡ. Thật ra, đóchínhlàchứngcứngoạiphạmcủabả.Khivụánxảyra,bảđangtrongmộtbuổilễcầunguyệncangợiChúagìđó.”

Gurneynhúnvai.“Còngìnữa?”

“Bảđangdùngthuốccỏnặng.Phảidùngmấyviênthuốctođùngmớinhớđượcđâylàhànhtinhbảnđịacủamình.”

“Hyvọngbàtacòntiếptụcdùngthuốc.Bàtacònđiềugìkháckhiếncậubănkhoănkhông?”

Page 261: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Cònchứ,”Clammnói,chândừngbướcngaygiữaconđườnghẹpnhưhẻmmàhọđangđidọctheo.“Bảđangnóidốichuyệngìđó.”Trôngcậutanhưđangđauởmắt. “Cóchuyệngìđóbảkhôngmuốnkểchochúngtôinghe.Hoặclàchuyệnmàbảkểcóchỗnàođónhảmnhí.Chắccảhai.Ngôinhàkìa.”Clammchỉvàongôinhàmộttầngthấplùnnằmtrướcmặtbêntrái,cáchconđườnghẹpkhoảnghơnbatrămmét.Lớpsơnbongtróclợpquanh nhà có màu xanh lá cây nhợt nhạt. Cánh cửa màu nâu đỏ làmGurneynghĩđếnmáukhô.Giăngquanhcănnhànhỏtiêuđiềunàylàdâybăngvàngcáchlyhiệntrườnggắntrênnhữngcáicọcdiđộng.Gurneynghĩchỉ cầnmột cáinơ trướcmặt tiềnnữa thôi là cănnhà sẽ trở thànhmộtmónquàtừđịangục.

Clammgõcửa.“À,cònnữa,”cậutanói,“bảbựlắm.”

“Bự?”

“Rồianhsẽthấy.”

Lờicảnhbáoấykhônghoàntoànchuẩnbị tinh thầnchoGurneygặpngườiphụnữramởcửa.Vớitrọnglượnghơn150ki-lô-gam,cánhtaynhưcặpđùi,bàtatrônglạclõnggiữangôinhàbénhỏ.Lạclõnghơnnữachínhlàkhuônmặtcủamộtđứatrẻnằmtrênthânhìnhtobènày–mộtđứatrẻthuộcloạiđờđẫn,mấtthăngbằng.Máitócngắnmàuđenđượcrẽngôivàchảichuốtnhưtócmộtcậubé.

“Tôigiúpđượcgìchohaianh?”bàtahỏi,vẻmặtnhưmuốnnóigiúpđỡlàđiềuchẳngbaogiờmìnhcònlàmđược.

“ChàobàRudden.TôilàthámtửClamm.Cònnhớtôichứ?”

“Chàoanh.”Bàtanóimànhưđangđọcratừmộtcuốnsổtayđàmthoạingoạivăn.

“Hômquatôicóđếnđây.”

“Tôinhớmà.”

“Chúngtôicầnhỏibàmộtvàicâunữa.”

“CácanhmuốnbiếtthêmvềAlbertà?”

“Phầnnàothôi.Chúngtôivàonhàđượckhông?”

Khôngtrảlời,bàtaxoaylưngđingangquamộtcănphòngkháchnhỏ

Page 262: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

rồingồixuốngmộtchiếcxôpha–chiếcxôphatrôngnhưđangcorútdướisứcnặngcủabàta.

“Mờingồi,”bàtanói.

Haingườinhìnquanh.Chẳngcócáighếnào.Vậtdụngkhácduynhấttrongphònglàmộtchiếcbàntràtrangtríhoamỹđếnbuồncườicùngmộtbìnhhoarẻtiềncắmnhữngbônghoanhựamàuhồngđặtgiữabàn,mộttủsáchtrốngtrơn,vàmộtchiếctiviđủlớnđểcóthểđặttrongphòngkhiêuvũ.Sànnhàtrơtrụilótgỗdán,trênsànsạchbóngdấuvếtngoạitrừmộtvàisợitổnghợpnằmrảirác–chothấy,theoGurney,tấmthảmnơipháthiệncáixácđãđượcmangđếnphònggiámđịnhphápy.

“Chúngtôikhôngcầnngồi,”Clammnói.“Chúngtôinánlạikhônglâuđâu.”

“Albertthíchthểthaolắm,”bàRuddennói,miệngmỉmcườithẫnthờnhìnchiếctivikhổnglồ.

Mộtlốiđicómáivòmbêntráiphòngkháchnhỏnhắndẫnđến3cánhcửa.Saumộtcánhcửanghecóâmthanhcủamộttròchơiđiệntửthểloạiđấuvõ.

“Jonahđấy.Jonahlàcontraitôi.Phòngngủnóởđó.”

Gurneyhỏituổicậubé.

“12tuổi.Cáituổivừagiàdặn,vừanonnớt,”bàtanóinhưthểđâylàlầnđầutiênnhậnrađiềunày.

“Lúcấynócóởcùngvớibàkhông?”Gurneyhỏi.

“Anhnóinócóởcùngvới tôikhông làsao?”bàtahỏibằnggiọngđầyhàmýkỳquáilàmGurneythấyớnlạnh.

“Ýtôilà,”Gurneycốkhôngđểcảmgiáccủamìnhxenvàogiọngnói,“nócó đi chung với bà đến buổi lễ cầu nguyện vào đêm chồng bà bị giếtkhông?”

“NóđãchấpnhậnChúaGiêsulàmĐứcChúavàĐấngCứuThếcủanó.”

“Nóivậycónghĩahômđónócóđichungvớibà?”

“Phải.Tôinóivớianhcảnhsátkiarồimà.”

Gurneymỉmcườithôngcảm.“Nhiềukhihỏilạinhữngchuyệnnhưthế

Page 263: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

nàysẽgiúpíchchochúngtôi.”

Bàtagậtđầuvẻtánthành,rồilặplại.“NóđãchấpnhậnChúaGiêsu.”

“ChồngbàcóchấpnhậnChúaGiêsukhông?”

“Hìnhnhưlàcó.”

“Bàkhôngchắcư?”

Bàtanhắmchặtmắtlạinhưđangtìmkiếmcâutrảlờitừtrongmímắt.Bànói,“QuỷSatanrấtquyềnlựcvàquỷquyệt.”

“Đúnglàquỷquyệtlắm,bàRuddenạ,”Gurneynói.Anhkéobàntràcóhoanhựamàuhồngởtrênraxaxôphamộtchút,đivòngquanh,rồingồilênmépbànđốidiệnbàta.Anhđãhọcđượcmộtđiềulàcáchtốtnhấtđểnóichuyệnvớingườicókiểunóichuyệnnhưvậylànóichuyệngiốnghọ,dẫuanhchẳngbiếtcuộcnóichuyệnsẽđivềđâu.

“Ranhmavàkhủngkhiếp,”anhvừanóivừaquansátkỹbàta.

“ĐứcChúalàĐấngchăndắttôi,”bàtanói.“Tôichẳngcầngìkhác.”

“Amen.”

Clammhắnggiọngrồichuyểnchân.

“Nóichotôibiếtnào,”Gurneynói,“SatanđãtiếpcậnAlbertbằngcáchquỷquyệtnàothế?”

“Satanchỉtheođuổingườilươngthiệnthôi!”bàtabỗnghétlớn,giọngnhấnmạnhđộtngột.“Bởinhữngkẻxấuđãthuộcquyềnđiềukhiểncủayrồi.”

“TrongkhiAlbertlàngườilươngthiệnphảikhông?”

“Jonah!”bàtahéttohơn,vừahétvừabậtdậykhỏixôphavàđinhanhđếnmức đáng kinh ngạc qua lối đi cómái vòm bên trái vàomột trongnhữngcánhcửacuốilốiđi.Bàtađậptaylêncửa.“Mởcửa!Nhanhlên!Mởcửa!”

“Cáichóchếtgì…?”Clammnói.

“Taonóimởrangay,Jonah!”

Cótiếngkhóaláchcáchvàcửamởraphânnửa,đểlộmộtthằngbébéophìtocongầnbằngbàmẹmànógiốngđếnmứcđángsợ–giốngđếncảcái

Page 264: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

tháiđộvôcảmlạlẫmtrongđôimắt,khiếnGurneytựhỏiliệuđólàdoditruyền,dothuốchaydocảhai.Cáiđầuhúicuacủanónhuộmtrắngmộtmàu.

“Taođãbảocótaoởnhàthìkhôngđượckhóacửakiamà.Vặnnhỏtiếnglạiđi.Nghenhưcóngườiđangbịgiếttrongđóvậy.”Chẳngbiếtmẹconhọcóaicảmthấyngượngngùngtrướctìnhhuốnghiệntạikhông,nhưngrõràng không ai thể hiện như vậy cả. Thằng bé hờ hững nhìn Gurney vàClamm.Khôngcònnghingờgìnữa,Gurneytrầmngâm,đâylàmộttrongnhữnggiađìnhđãquáquenvớisựcanthiệpcủacơquanphúclợixãhộiđếnnỗinhữngngườilạtrôngnhưquanchứctrongphòngkháchchẳnggâybấtkỳsựchúýnào.Thằngbéquaylạinhìnmẹ.

“Choconănkemquebâygiờđượckhông?”

“Màybiếtlúcnàykhôngđượcmà.Vặntiếngnhỏlạiđi,nếukhôngđừnghòngcókemăn.”

“Trước sau cũng có thôimà,” nó nói lạnh tanh rồi đóng cửa lại ngaytrướcmặtbàta.

Bà ta quay trở lại phòng khách rồi ngồi xuống xô pha. “Cái chết củaAlbertlàmnósốclắm.”

“Bà Rudden,” Clamm nói theo cái cách ‘ta tiếp tục nào’ của cậu ta.“ThanhtraGurneyđâycầnhỏibàmộtsốcâu.”

“Trùnghợpđếnbuồncườikhôngkiachứ?TôicóbàdìcũngtênBemieđấy.Tôimớinghĩđếndìsángnaythôi.”

“Gurney,khôngphảiBemie,”Clammnói.

“Nhưngcũngnanánhauthôimà,phảikhông?”Mắtbàtanhưrựclêntrướcsựtươngđồngđángkểnhưvậy.

“Bà Rudden,” Gurney nói, “tháng trước chồng bà có nói cho bà nghechuyệngìkhiếnôngấylolắngkhông?”

“Albertchẳngbaogiờlolắngcả.”

“Bàthấyôngấycógìkhácthườngkhông?”

“Albertlúcnàocũngnhưlúcnàomà.”

Gurneyngờ rằngnhữnggì bà tanhận thứcđược lúcnày có thể làdo

Page 265: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Albertlúcnàocũngkiênđịnhnhưbàtanói,hoặcdohiệuứngxoadịuvàlàmmụmẫmcủathuốcmen.’

“Ôngấycóbaogiờnhậnđượcláthưnàocóđịachỉviếttayhoặccóchữviếtbằngmựcđỏkhông?”

“Thưchỉtoànlàhóađơnvàquảngcáothôi.Tôichẳngbaogiờcoithưtừcả.”

“Albertlotoànbộsốthưà?”

“Chỉtoànlàhóađơnvàquảngcáothôi.”

“Bàcóbiếtôngấycótrảhóađơnđặcbiệtnàogầnđâyhayviếttấmsécnàobấtthườngkhông?”

Bàtalắcđầunguầynguậy,khiếngươngmặtnonnớtcủabàtatrôngtrẻconmộtcáchđángsửngsốt.

“Mộtcâucuốinữathôi.Saukhitìmthấythi thểchồngbà,bàcóthayđổihaydidờivậtgìtrongphòngtrướckhicảnhsátđếnkhông?”

Một lần nữa bà ta lại lắc đầu. Có lẽ chỉ là trí tưởng tượng của anh,nhưng anh nghĩ anh thoáng thấy thứ gì đómớimẻ trong vẻmặt bà ta.Trongcáinhìnngâydạiđóphảichẳngcómộtsựhoảngsợ lan tỏa?Anhquyếtđịnhchớplấycơhội.

“ĐứcChúacónóichuyệnvớibàkhông?”anhhỏi.

Trênnétmặtcủabàtagiờđâyhiểnhiệnmộtvẻgìkhác,biệnminhhơnlàhoảngsợ.

“Vâng,Ngàicónói.”

Biệnminhvàkiêuhãnh,Gurneynghĩ.

“ĐứcChúacónóichuyệnvớibàkhibàtìmthấyAlbertkhông?”

“ĐứcChúalàĐấngchăndắttôi’,”bàtalêntiếng–đoạnđọclạitoànbộbài Thánh ca số 23. Những cái nháy giật sốt ruột lan khắp khuônmặtClammhiểnhiệnrõcảtrongtầmnhìnngoạibiêncủaGurney.

“ĐứcChúacóhướngdẫncụthểchobàkhông?”

“Tôikhôngnghethấygiọngnóinàocả,”bàtanói,vẻmặthoảngsợlạixuấthiệnchậpchờn.

Page 266: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Không,khôngphảigiọngnóigìđâu.NhưngĐứcChúacónóivớibà,đểgiúpđỡbàphảikhông?”

“ChúngtacómặttạiđâytrêntráiđấtnàyđểlàmnhữnggìNgàimuốnchúngtalàm.”

Gurneynghiêngngườivềphíabàtatừchỗngồitrênmépbàntrà.“RồibàlàmtheochỉdẫncủaĐứcChúa?”

“TôilàmtheochỉdẫncủaNgài.”

“KhitìmthấyAlbert,cóthứgìcầnphảithayđổi,cóthứgìkhôngđúngvớibảnchấtcủanó,cóthứgìĐứcChúamuốnbàlàmkhông?”

Đôimắtlớncủangườiđànbàtoconngấnđầylệ.Nướcmắtchảyxuốnggòmátrònlẳnthiếunữcủabà.“Tôiphảigiữnólại.”

“Giữnólại?”

“Nếukhôngcảnhsátđãlấynóđirồi.”

“Lấycáigìđicơ?”

“Họ lấyhếtmấythứkhácrồi–áoquầnôngấyđangmặc,đồnghồ,ví,báoôngấyđangđọc,ghếôngấyđangngồi,tấmthảm,mắtkính,lyôngấyđanguống…Ýtôilà,họlấyđitấtcảmọithứ.”

“Chưahẳntấtcảmọithứđâu–phảikhôngbàRudden?Họcólấyđượcthứmàbàđanggiữđâunào.”

“Tôikhôngthểđểhọlấyđược.Đólàmộtmónquà.MónquàcuốicùngAlberttặngtôi.”

“Tôicóthểxemmónquàđókhông?”

“Anhxemrồicòngì.Kiakìa–saulưnganhđấy.”

Gurneyxoayngườiquanhphòngvàlầntheoánhmắtchămchúcủabàtavàocáibìnhcắmhoanhựamàuhồngởgiữabàn.Quansátkỹhơn,hóarabìnhchỉcắmmộtbônghoanhựamàuhồngnhưngnởxòelòeloẹtnênmớinhìnvàorấtdễcócảmgiácđangngắmmộtbóhoa.

“Alberttặngbàbônghoaấyà?”

“Ôngấyđịnhvậy,”bàtanóisaumộtchútngậpngừng.

“Ôngấychưatậntaytặngchobàsao?”

Page 267: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Ôngấyđâucòntặngđượcnữa,đúngkhông?”

“Ýbàlàdoôngnhàđãbịgiếtư?”

“Tôibiếtôngấymuađểtặngtôimà.”

“Chuyệnnàycóthểhệtrọnglắm,bàRuddenạ,”Gurneynóinhẹnhàng.“Xinnóichotôibiếtcụthểbàđãtìmthấygìvàđãlàmgì.”

“KhitôivàJonahtừPhòngThiênKhảivềnhà,haimẹconnghetiếngtivi,vàtôithìkhôngmuốnquấyrầyAlbert.Ôngấythíchxemtivilắm.Ôngấykhôngthíchđangxemtivimàcóngườibướcngangtrướcmặt.ChonênJonahvà tôiđivòngracửasauvàonhàbếpthayvìđicửa trướcđểkhỏiphảibướcngangquamặtôngấy.Mẹcontôingồitrongbếp,Jonahăncâykemtrướcgiờngủcủanó.”

“Haingườiởtrongbếpbaolâu?”

“Tôikhôngnhớnữa.Haimẹconngồinóichuyện.Jonahsâusắclắm.”

“Nóichuyệngìthế?”

“Nói đề tài ưa thích của Jonah – khổ nạn ThờiMạt Thế. Trong KinhThánhcónói,trongThờiMạtThếsẽcókhổnạn.Jonahlúcnàocũnghỏitôicótinkhông,nếucóthìsẽcóbaonhiêukhổnạnvàlàkhổnạngì.Mẹcontôinóichuyệnđónhiềulắm.”

“Vậylàhaimẹconnóivềkhổnạn,cònJonahthìănkem?”

“Nhưmọikhi.”

“Rồisaonữa?”

“RồiđếngiờJonahđingủ.”

“Vàrồi?”

“Rồinóđiquacửabếp,vàophòngkháchđểđếnphòngngủ,nhưngchưađầy5giâysau,nótrởlạibếp,vừađilùivừachỉvàophòngkhách.Tôibảonónói,nhưngnócứchỉtrỏ.Thấyvậytôimớivàođó.Ýtôilà,tôivàođâynày,”bàtavừanóivừađảomắtquanhphòng.

“Rồibànhìnthấygì?”

“ThấyAlbert.”

Gurneyđợibà tanói tiếp.Thấybà takhôngnói tiếp,anhnhắc, “Thấy

Page 268: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Albertđãchếtrồiư?”

“Cónhiềumáulắm.”

“Cònbônghoa?”

“Bônghoanằmtrênsàncạnhôngấy.Anhthấyđấy,nhấtđịnhôngấyđãgiữcáibônghoađótrongtay.Nhấtđịnhôngấymuốntặngtôikhitôivềnhà.”

“Rồikhiđóbàlàmgì?”

“Khi đó ư?Ồ, tôi sang nhà hàng xóm kế bên.Nhà tôi không có điệnthoại.Hìnhnhưhọbáocảnhsátthìphải.Trướckhicảnhsátđến,tôinhặtbônghoalên.Hoanàytặngtôimà,”bàtanóibằngcáivẻkhăngkhănghồnnhiênbộtphát củamộtđứa trẻ. “Đây làquàcơmà.Tôi cắmhoavàocáibìnhđẹpnhất.”

Page 269: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

35

ChợtThấyÁnhSáng

MặcdùhaingườirờinhàRuddenvàogiờtrưanhưngGurneykhôngcótâm trạng ăn uống. Không phải anh không thấy đói, cùng không phảiClammkhôngđềnghịdùngbữatrưaởmộtnơithuậntiện.Chẳngquaanhquáchánnảnvớibảnthânmìnhlànhiều,nênchẳngbuồnđồngýchuyệngì.KhiClamm lái xeđưaanh trở lạibãi xeởnhà thờnơi anhđểxe,haingườihờhữngđốichiếulầncuốidữkiệnhaivụánđểxemthửcóthứgìđónốikếtchúnglạivớinhaukhông.Nỗlựcđóchẳngdẫnđếnđâu.

“Chậc,”Clammnói,rasứchiểubàitậpnàymộtcáchlạcquan,“ítrachođếngiờchưacóbằngchứngnàochothấygiữachúngkhôngcómốiliênhệnào.Ngườichồngcóthểđãnhậnthưmàngườivợkhônghềthấy,màgiađìnhđókhôngcóvẻvợchồngthườngxuyênchiasẻvớinhau,nêncólẽổngcũngchẳngkểchobảnghechuyệngìđâu.Vàbảcódùngcáithuốckhỉgìđinữathìtựthânbảcũngkhóđểýđượcchútxíuthayđổinàovềmặtcảmxúccủaổng.Cólẽmìnhnênnóichuyệnlầnnữavớithằngnhỏ.Tôibiếtnócũngsaythuốcnhưmẹnó,nhưnglỡnónhớrađượcchuyệngìthìsao.”

“Ừm,”Gurneynóimàchẳngcóchútquảquyết.“VàcậucólẽcũngnênđiềutraxemAlbertcó tàikhoảnvãng laikhôngvàcócuốngsécnàogửiđếnaitênCharybdis,Arybdis,Scyllakhông.Cũngkhócóchuyệnđólắm,nhưngvàothờiđiểmnàythìlàmvậycóchếtaiđâu.”

Trênđường vềnhà, thời tiết trở xấunhưmuốn cảm thông theo cáchkhônglànhmạnhvớitâmtháicủaGurney.Cơnmưaphùnsánghômấyđãchuyểnthànhcơnmưađềuhạt,càngcủngcốthêmquanđiểmtồitệcủaanh về chuyến đi. Dù thật sự có mối liên hệ nào giữa hai vụ ánMarkMelleryvàAlbertRudden,ngoàisố lượngvàvị trícủarấtnhiềuvếtđâm,thìmối liênhệđóvẫnchưa rõ ràng.Nhữngđiểmđặc thù trongvụánởPeonykhônghềcótrongvụánởFlounderBeach–khôngcómấydấuchânkỳquái,khôngcóchiếcghếsânvườn,khôngcóvỏchaiuýtkivỡ,khôngcó

Page 270: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

mấybàithơ–khôngcóbấtkỳbiểuhiệnđánhđốnào.Hainạnnhândườngnhư không có chung đặc điểm nào. Nói rằng hung thủmuốn chọn cặpmụctiêulàMarkMelleryvàAlbertRuddenthìlạikhônghợplý.

Những suynghĩnày, cùng với sự khó chịuphải lái xe trong cơnmưacàng lúccàngnặnghạt,đãgópphầnvàovẻmặtcăngthẳngcủaanhkhimìnhmẩyướtsũngđiquacửabếpvàogiatrangcũkỹcủamình.

“Anhgặp chuyệngì vậy?”Madeleinengước lênnhìnanh từmớhànhđangxắtvuông.

“Emhỏivậynghĩalàsao?”

Cônhúnvairồixắtthêmmộtláthành.

Sựbựcdọctrongcâutrảlờicủaanhlơlửnggiữakhôngtrung.Sauđó,anhlầmbầmvẻbiếtlỗi.“Hômnaymệtrãrời,sáutiếngđồnghồđirồivềtrongmưa.”

“Rồisao?”

“Rồisaoư?Rồitoànbộmọichuyệnchếttiệtchắclàngõcụtluônchứsao.”

“Rồisaonữa?”

“Vậyvẫnchưađủà?”

Côbắnchoanhmộtnụcườimỉmđầyhoàinghi.

“Lykỳhơnnữa,đó làquậnBronx,”anhnóithêmvàomộtcáchrầurĩ.“Có trảinghiệmnàoởquậnBronxmàkhông thểbị làmcho tồi tệ thêmđâucơchứ.”

Côbắtđầuxắtnhuyễnhành.Cônóinhưđangnóivớitấmthớt.“Anhcóhailờinhắntrongđiệnthoại–bạnanhởIthacavàcontraianh.”

“Nhắncụthểhaychỉyêucầuanhgọilại?”

“Emđâucóđểýđếnmứcđó.”

“Emnói‘bạnanhởIthaca’cóphảimuốnnóiSonyaReynoldskhông?”

“Cònbạnnàoởđónữasao?”

“Bạngìcơ?”

“MấyngườibạnkháccủaanhởIthacamàanhchưanóirađó.”

Page 271: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Anhchẳngcó ‘bạnbè’nàoởIthacacả.SonyaReynoldslàđốitáclàmăn thôi –mà cũng chẳng phải là đối tác gì sất.Mà cô ấymuốn gìmớiđược?”

“Emnóirồimà, lờinhắntrênđiệnthoạikìa.”DaotrêntayMadeleinetrướcgiờvẫnlơlửngtrênđốnghànhnhuyễnbỗngxẻphậpxuống.

“Chúaạ,coichừngngóntayđó!”Anhtuônnhữnglờinàyvìgiậndữhơnlàvìquantâm.

Vớilưỡidaosắcnhọnvẫncắmvàothớt,cônhìnanhtòmò.“Vậyhômnaythậtsựđãxảyrachuyệngì?”côhỏinhưmuốntualạicuộcđàmthoạivàchongừngởđoạntrướckhibăngbịhư.

“Chắnnản, chắc vậy.Chẳngbiếtnữa.”Anhđi đến tủ lạnh lấy ramộtchaiHeineken,khuinắp,rồiđặtlênchiếcbànđiểmtâmtronggócsátcánhcửakiểuPhápmàanhthườngngồi.Rồianhcởiáokhoácra,trùmlênlưngghếrồingồixuống.

“Emmuốnbiếtchuyệngìxảyrachứgì?Anhnóichoembiết.TheoyêucầucủamộtthámtửởSởCảnhsátNewYorkcócáitênnựccườilàRandyClamm,anhđãláixesuốtbatiếngđồnghồđếnmộtcănnhànhỏảmđạmởquậnBronx,lànơimộtngườiđànôngthấtnghiệpbịcứacổ.”

“Saoanhtalạigọichoanh?”

“A.Câuhỏihayđây.HìnhnhưthámtửClammcónghequavềvụgiếtngườiởPeonynàyđâythìphải.ThấyphươngthứcgâyángiữahaivụgiốngnhauquánêncậutamớigọichoSởCảnhsátPeony,rồisởchuyểncậutatớiTổngbộCảnhsátbangởkhuvực,rồitổngbộchuyểncậutatớitayđạiúygiámsátvụán,chínhlàcáigãđầnxấuxabợđítngườikháccócáitênRodriguezmànãochỉđủlớnđểnhậnramấythứmanhmốidởhơi.”

“Rồiôngtachuyểntớianh?”

“Chuyểntớitayủyviêncôngtốquận,ngườimàybiếtsẽtựđộngchuyểntớianh.”

Madeleine tuy không nói gì nhưng câu hỏi hiển nhiên ấy đang nằmtrongmắtcô.

“Phải,anhbiếtmanhmốiđókhôngđángtincậychứ.Đâmchémởcái

Page 272: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

nơiđóchẳngqualàmộtdạngtranhcãithôi,nhưngvìmột lýdonàođó,anhlạitưởngcóthểtìmrađiềugìđóđểnốihaivụlạivớinhau.”

“Khôngtìmđượcgìsao?”

“Ừm.Mặcdùcũngthấycóhyvọngđượcmộtlát.Bàgóaphụcóvẻnhưđanggiấugiếmthứgì.Cuốicùngbàtathúnhậnđãxáotrộnhiệntrườngvụán.Cómộtbônghoatrênsàntrôngcóvẻnhưdoôngchồngmangvềnhàtặngvợ.Bàtasợnhânviênthuthậpchứngcứlấyđimấtnênmuốngiữnólại–chuyệndễhiểumà.Nênbàtanhặthoalênrồivàcắmvàobình.Hếtchuyện.”

“Lúcđóanhhyvọngbàtathúnhậnđãbưngbítdấuchânnàođótrêntuyếthaygiấuđimộtcáighếsânvườntrắngnàođó,đúngkhông?”

“Đạiloạilàvậy.Nhưnglạihóaralàmộtbônghoanhựa.”

“Hoanhựaư?”

“Hoanhựa.”Anhchậmrãihớpmộtngụmdài từchaiHeineken. “Anhnghĩchẳngphảimónquàcóócthẩmmỹcholắm.”

“Quàcũngchẳngphải,”cônóiquảquyếtítnhiều.

“Ýemlàsao?”

“Hoa thật còn có thể làmquà– thường lànhưvậy,đúngkhông?Cònhoagiảthìlàchuyệnkháccơ.”

Saohả?”

“Theoem thì giốngvật trang trínội thấthơn.Đànôngmua tặnghoanhựachophụnữthìcókhácgìmuatặngmộtcuộngiấyhoadántườngđâuchứ,”

“Emmuốnnóigìvớianhthế?”

“Emkhôngchắcnữa.Nhưngnếungườiphụnữnàytìmthấymộtbônghoanhựatạihiệntrườngvụánvàchorằngchồngmìnhmuatặngthìemnghĩbàtađãnhầmrồi.”

“Emnghĩbônghoađótừđâura?”

“Emkhôngbiết.”

“Bàtacóvẻnhưkháchắclàchồngmìnhmuatặng.”

Page 273: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Bàtamuốnnghĩthếmà,phảikhông?”

“Cólẽvậy.Nhưngnếuôngấykhôngmanghoavàonhà,vàgiảsửhaimẹconkhôngcónhàsuốtbuổichiềutheonhưlờikhaicủabàta,thìrấtcóthểnguồngốcbônghoaấylàtừtênhungthủ.”

“Chắc vậy,” Madeleine nói với hứng thú càng lúc càng thuyên giảm.Gurneybiếtrằngcôphânđịnhrạchròichuyệnhiểurõmộtconngườithậtsẽ làmgì tronghoàncảnhnhấtđịnhvàchuyệnđưaragiảthuyếthãovềnguồngốcmộtmónđồtrongphòng.Giờanhcảmnhậnmìnhvừavượtquacáiranhgiớiấy,nhưnganhvẫntiếntới.

“Vậyvìcớgìmàhungthủlạiđểlạibônghoabêncạnhnạnnhânchứ?”

“Hoagìthế?”

Nóiđếnviệccụthểhóacâuhỏi,côlàngườianhluôntintưởng.

“Anhkhôngchắclàhoagìnhưnganhbiếtkhôngphảilàhoagì.Khôngphảihoahồng, khôngphải cẩmchướng, khôngphải thượcdược.Nhưngđạikháigiốnggiốngcảbathứhoanày.”

“Giốngởđiểmnào?”

“Ừm…nhìnlàanhnghĩngayđếnhoahồng,nhưnghoanàylớnhơnhoahồng,cánhnhiềuhơnhẳncánhhoahồngvàchụmlạinhiềuhơn.Lớngầnbằng cẩm chướng hay thược dược cỡ lớn, nhưngmỗi cánh lại rộng hơncánhthượcdượcvàcẩmchướng–haohaonhưcánhhoahồngcónhiềunếpuốn.Đólàmộtloạihoarấtlòeloẹt,phôtrương.”

Lầnđầutiênkểtừkhianhvềđếnnhà,gươngmặtMadeleinemớisốngđộnghẳnbởivẻhứngthúthậtsự.

“Emnghĩragìà?”anhhỏi.

“Cóthể…ừm.”

“Sao?Embiếthoagìư?”

“Chắcembiết.Trùnghợpthậtđấy.”

“Chúaạ!Emcóchịunóihaykhông?”

“Nếuemkhôngnhầmthìloạihoamàanhvừamôtảngherấtgiốnghoamẫuđơn[17].”

Page 274: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

ChaiHeinekenvuộtkhỏitayGurney.“ÔiChúaôi!”

SaukhihỏiMadeleinemộtvàicâuliênquanđếnmẫuđơn,anhđiđếnphònglàmviệcđểthựchiệnvàicuộcgọi.

Page 275: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

36

ManhMốiTiếpNối

Trước khi cúpmáy,Gurney đã thuyết phục được thám tửClamm tinrằngviệcbônghoaxuấthiệnởánmạngthứhaitrùngtênvớinơixảyraánmạngthứnhấtnhấtđịnhkhôngđơngiảnlàtrùnghợp.

Anh cũng đề nghị nhiều hành động cần phải thực hiện ngay khôngđượcchậmtrễ–lụcsoáttoàndiệnnhàRuddenđểtìmxemcóláthưnàolạkhông,bấtcứthưnàodướidạngthơ,bấtcứthưnàoviếttay,bấtcứthưnàoviếtbằngmựcđỏ;báochovănphòngkhámnghiệmtửthibiếthungthủdùng súngkếthợpvới chai vỡ trongvụánởPeony,phòngkhihọmuốnkhámnghiệmlạixácRudden; lùngsụccănnhàtìmvếtđạnhayvật liệunàocóthểdùngđểgiảmthanhtiếngsúng; ràsoát lạicănnhàvànhữngnhàsátvách,cảphầnđườngnằmgiữacănnhàvàhàngràophângiớicộngđồngđểtìmchai lọbịvỡ,đặcbiệt làvỏchaiuýtki;vàbắtđầusoạnralýlịchcủaAlbertRuddenđểkhaitháctìmramốiliênhệtiềmtànggiữaôngtavàMarkMellerycũngnhưnhữngvụxungđột,kẻthù,vấnđềpháplý,hoặcnhữngrắcrốicóliênquanđếnrượu.

Cuốicùng,khinhận ragiọngđiệuđộcđoán trongnhững ‘lờiđềnghị’củamình,Gurneynóichậmlạivàxinlỗi.

“Xin lỗi cậu,Randy.Tôi làmviệckhông theo trật tự gì cả.VụRuddenhoàntoànlàcủacậu.Cậulàngườiphụtrách,nghĩalànướccờtiếptheolàgìdocậutoànquyềnquyếtđịnh.Tôibiếttôikhôngphảilàngườiphụtráchnênxinlỗicậu,tôicưxửnhưvậythậtkhôngphải.”

“Khôngsaocả.À,dướinàycómộtanhtrungúytênEverlynóiđãtừnghọcchungHọcviệnCảnhsátvớimộtngườitênDaveGurney.Cóphải làanhkhông?”

Gurneybậtcười.AnhquênmấtBobbyEverlyđangcôngtácởđịaphậnđó.“ừ,làtôiđấy.”

Page 276: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“À,nếuvậythìtôihoannghênhbấtkỳthôngtinnàotừanhmọilúcmọinơi,vàbấtcứkhinàoanhmuốnhỏibàRuddennữathìxincứtựnhiên.Tôithấyanhrấtbiếtcáchkhaithácbàấy.”

Nếuđây là lời châmbiếmthì lời châmbiếmnàyđượccheđậy rấtkỹ.Gurneyquyếtđịnhxemđólàlờikhen.

“Cảmơncậu.Tôikhôngcầnnóichuyệntrựctiếpvớibàấyđâu,nhưngtôicómộtđềnghịnhỏ.Nếutìnhcờtôiphảinóichuyệnmặtđốimặtvớibàấymộtlầnnữa,tôisẽthẳngthắnhỏibàấyĐứcChúađãbảobàtalàmgìvớivỏchaiuýtkivỡ.”

“Chaiuýtkinàocơ?”

“Cái chai có thểđãbị bà tađem ra khỏihiện trường vì lý domàbảnthânbàấybiếtrõnhất.TôisẽhỏichuyệncáichaimộtcáchbónggiórằngcậubiếtcáichainằmởđórồivàbiếtbàấyđãlấyđidướisựthúcbáchcủaĐứcChúa,vàcậuchỉtòmòmuốnbiếtcáichaiởđâuthôi.Dĩnhiêncóthểchẳngcócáichaiuýtkinàocả,vànếucậucảmnhậnđượcbàấythậtsựchẳngbiếtcậuđangnóigì,thìcứviệcchuyểnsangcâuhỏikhác.”

“AnhcóchắctoànbộvụviệcnàysẽtheokiểumẫuvụánởPeonykhông–nhấtđịnhphảicómộtcáichaiuýtkiởđâuđóư?”

“Tôinghĩnhưvậy.Nếucậuthấytiếpcậnbàấynhưvậykhôngthoảimáithìkhôngsaocả.Đólàquyềncủacậu.”

“Cũngđáng thửmà.Chẳngmấtmátgìnhiều.Tôi sẽ choanhbiếtkếtquảsau.”

“Chúcmaymắn.”

Người tiếp theoGurney cầnnói chuyện là SheridanKline.Cómột sựthậthiểnnhiênnóirằngkhôngbaogiờnênđểsếpcủabạnquangườikhácmàbiếtbấtkỳthôngtinnàoôngtacầnnghetừbạn.Tronglĩnhvựcchấppháp,sựthậtđóđúnggấpđôi.Gurney liên lạcđượcvớiKlinekhiyđangtrênđườngdựbuổihộinghịởLakePlacidgiữacácủyviêncôngtốđếntừnhiềukhuvựckhácnhau,vàsóngđiệnthoạichậpchờnởvùngnúiphíaBắclàmanhmấtliênlạcthườngxuyênvớiKline,khiếnanhphảigiảithíchcáimắtxích“hoamẫuđơn,”vấtvảhơnmìnhmuốn.Anhnóixong,Kline

Page 277: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

chầnchừmộtlúcthậtlâumớitrảlời,làmGurneyloylạiláivàomộtkhuvựcmấttínhiệutruyềntải.

Cuốicùngynói,“Yếutốhoacỏnày–anhthấyổnà?”

“Nếuthậtsựchỉlàtrùnghợp,”Gurneynói,“thìđâylàmộtsựtrùnghợprấtđángchúýđấy.”

“Nhưngcùngchưavữngchắclắm.Giảsửtôilậpluậnngượclạiđi.Tôibuộcphảichỉrarằngvợanhchưatậnmắtthấycáibônghoanhựamàanhtảchocôấynghecơmà.Giảsửbônghoađókhôngphảilàhoamẫuđơngìsất.Nếuvậythìchúngtađangởđâuđây?Cứchothậtsựlàhoamẫuđơnđi,nhưvậycũngchưachứngminhđượcđiềugìcả.Tôithềđâychẳngphảilàchứngcứđộtphágìđâumàbảotôidámđứnglênphátbiểutrongbuổihọpbáo.Chúaạ,saolạikhôngphảilàhoathậtchotabiếtchắchơnnhỉ?Saolạilàhoanhựacơchứ?”

“Chuyệnđócũnglàmtôiđauđầu,”Gurneynói,cốgắngchegiấusựbựcdọc trước phản ứng của Kline. “Tại sao không phải là hoa thật? Ít phúttrướctôicóhỏivợnhưvậyvàcôấynóimấyngườibánhoakhôngmuốnbánhoamẫuđơnvìkhinởrathìđàihoanặngnênkhôngđứngthẳngtrêncuốngđược.Hoanàycóbántrongvườnươmđểtrồng,nhưngchưatớimùanênchưacó.Thànhra,dùnghoanhựacólẽ làcáchduynhấtđểhắngửithôngđiệpchochúngta.Tôiđangnghĩcólẽtênhungthủchỉnhântiệnlàmvậythôi–hắnthấyhoatrongcửahàngrồinảyraýtưởngnày,vìthấynóvuivui.”

“Vuivuiư?”

“Hắnđangchếnhạochúngta,thửchúngta,chơitròvớichúngta.NhớlạibứcthưhắnđểlạitrênxácMelleryđi–cógiỏithìđếnbắttaođi.Nhưvậymớicómấycáidấuchânđigiậtlùiđấy.Tênđiênnàyđangđongđưathôngđiệptrướcmặtchúngta,tựutrunglạichỉmuốnnói:‘Đuổitheotaođi,đuổitheotaođi,dámcábọnbaychẳngbắtđượctao!’“

“OK,tôihiểurồi,tôihiểuýanhrồi.Cólẽanhđúng.Nhưngchỉdựavàosuyđoáncủamộtcánhânvềýnghĩacủamộtbônghoanhựathìtôilàmsaodámcôngbốlàđãtìmramắtxíchliênkếthaivụánnàyđược.Chotôithứgìđócụthểnào–càngsớmcàngtốt.”

Page 278: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Cúpmáy xong,Gurneyngồi xuống cạnh của sổ phòng làmviệc, nhìntrântrâncảnhchiềuảmđạmbênngoài.CứcholàmọiviệcnhưKlinesuyđoánđi.Rốtcuộccóthểbônghoađóchẳngphảilàhoamẫuđơngìcảthìsao.Gurneybànghoàngnhậnra‘mắtxích’mớicủaanhthậtsựrấtmongmanhnhưnganhlạiquátintưởngvàonó.Bỏquacáisơhởrànhrànhđólàdấuhiệuchothấyrõrànganhđãđưaquánhiềucảmtínhvàogiảthuyếtcủamình.Biếtbao lầnanhnhấnmạnhđiềuđóchosinhviênngànhtộiphạmhọcnghetrongmộtkhóađứng lớpởđạihọcbang,vậymàgiờđâyanhlạiđangrơivàochínhcáibẫyđó.Thậtngánngẩm.

Nhữngngõcụttrongngàycứchạylòngvòngtrongđầuanhthànhmộtvònglặpmệtmỏisuốtnửagiờ,hoặccólẽlâuhơn.

“Saoanhlạingồitrongbóngtốithếkia?”

Anhxoayngườitrongghế,thấybóngMadeleinengảchỗcửa.

“Klinemuốncácmốiliênkếtđượcxácthựchơnthayvìmộtbônghoamẫuđơndễgâytranhcãi.”Anhnói.“AnhchotaythámtửởBronxmộtsốchỗđểtìmrồi.Hyvọngcậutasẽtìmrađượcgìđó.”

“Anhnóicóvẻkhôngtintưởnglắm.”

“Nàynhé,mộtmặtchúngtacócáihoamẫuđơnấy,hayítralàcócáibônghoamàchúngtanghĩlàhoamẫuđơn.Mặtkhácchúngtalạigặpvấnđềkhi tưởng tượng rằngcómối liênhệnàođógiữanhàRuddenvànhàMellery.Nếucóngườisốngởnhiềuthếgiớikhácnhau…”

“Nếuđólàtênhungthủgiếtngườihàngloạtvàkhôngcómốiliênhệnàothìsao?”

“Cógiếtngườihàngloạtthìcũngkhônggiếtngẫunhiên.Nạnnhâncủabọnchúngthườngcómộtđiểmchungnàođó–đềucótócvàng,đềulàdânchâuÁ,đềuđồngtính–mộtđặcđiểmnàođócóýnghĩađặcbiệtđốivớihungthủ.NênchodùMelleryvàRuddenchẳngbaogiờdínhlíutrựctiếpđến chuyện nào đi nữa, thì chúng ta vẫn phải tìm ra điểm chung hoặcđiểmtươngđồnggiữahaingười.”

“Vậy nếu…” Madeleine toan nói nhưng tiếng chuông điện thoại cắtnganglờicô.

Page 279: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

RandyClammgọi.

“Xin lỗi đã làm phiền anh nhưng tôi nghĩ anhmuốn biết là anh đãđúng.Tôiláixeđếnđógặpbàgóaphụ,rồihỏicáicâumàanhkhuyêntôinênhỏi–hỏicũngthẳngthắnlắm.Tôichỉhỏi,‘Chotôixemcáichaiuýtkimàbàtìmthấyđượckhông?’TôichẳngcầnphảiđụngđếnĐứcChúagìcả.Bảnóiluôn,‘Cáichaiđóởtrongthùngrác’,nóithẳngthắnynhưtôivậy.Bảmàkhôngnóivậychắctôitiêu.Tôivớibảvàobếpthìthấyngaycáichaiđangnằmtrongxôrác–hiệuBốnHoaHồng,bịbể.Tôinhìnchằmchằmcái chai, khôngnói nên lời. Không phải tôi bất ngờ vì anh đoán đúng –đừnghiểusaiđó–màvìChúaơi,tôikhôngngờlạidễdàngđếnvậy.Hiểnnhiênbỏmẹ.Địnhtâmlạixong,tôimớiyêucầubảchỉchotôibiếtchínhxácnơitìmracáichai.Nhưngngaylúcđótựnhiêntoànbộsựviệcgiốngnhưbắtđầucótácđộngvớibảvậy,nhìnbảthấybuồnlắm–chắcdolúcđótôinóichuyệnkhôngđượcthânmậtcholắm.Tôinóibàthưgiãnđi,đừnglonghĩgìhết,nóichotôibiếtbàpháthiệncáichaiởđâuđi,vìnhưvậysẽgiúpíchchochúngtôirấtnhiều,rồitôikêubả,anhbiếtđó,đạiloạilàkểchotôinghevìlýdokhỉgiógìmàlạidờicáichaichứ.Dĩnhiêntôikhôngnóivậy,tôichỉnghĩtrongđầuvậythôi.Rồibảnhìntôi,anhbiếtbảnóigìkhông?BảnóiAlbertlâunaytiếnbộchuyệnrượuchèlắm,gầnmộtnămnaykhônguốngrượu.ỔngđếnHộiCairượu,tiếnbộlắm–rồikhibảthấycáichainằmtrênsàncạnhổng,bêncạnhcáibônghoanhựaấy,ýnghĩđầutiêncủabảlàổnguốngrượutrởlạirồivấpphảicáichai,téxuống,bịchaicứacổchết.Ngaylúcđóbảkhôngnhậnralàổngbịsáthại–thậmchíbảcònkhôngnghĩđếnchuyệnđónữalà,đếnkhicảnhsáttớirồibàntánxônxaothìbảmớibiết.Nhưngtrướckhihọđếnbảgiấucáichaiđivìnghĩđólàchairượucủaổng,vàbảthìkhôngmuốnaibiếtlàổngđãnghiệnrượutrởlại.”

“Vàngaycảsaukhibiếtôngấybịgiết,bàtavẫnkhôngmuốnaibiếtcáichaiư?”

“Đúng.Vìbảvẫnnghĩđólàchaicủaổng,cònbảthìkhôngmuốnbấtkỳaibiếtlàổngđãuốngrượu,đặcbiệtlànhữngngườibạnmớitốtbụngcủaổngởHộiCairượu,”

Page 280: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Chúaạ.”

“Vậytoànbộmọichuyệnhóaralạilàmộtmớhỗnđộnlâmli.Mặtkhác,anhtìmđượcchứngcứcủaanhrồiđó,đúnglàhaivụánmạngnàycóliênhệvớinhau.”

Clammkhôngvui,lòngtrànngậpnhữngcảmxúctráingượcmàGurneyđãquáquen thuộc–nhữngcảmgiáckhiếnviệc trở thànhmộtcảnhsátgiỏithậtkhókhăn,thậtmệtmỏiđếncùngcực.

“Cậulàmtốtlắm,Randy.”

“Anhbảosaothìtôilàmvậythôimà,”Clammnóibằngcáigiọnghốihảvàkíchđộngcủacậuta.“Saukhibảovệcáichai,tôigọichođộithuthậpchứngcứquaytrởlạikhámxéttoànbộngôinhàtìmthưtừ,ghichú,thứgìcũng tìm. Anh đề cập đến tập séc với tôi sáng nay nên tôi yêu cầu bàRuddenchoxemtậpséc.Bảđưachotôimàchẳngbiếttígìvềnó–cầmtậpséc giốngnhưnó có chất phóng xạhay saođó, nói làAlbert lohếtmấychuyệnhóađơn.Nóikhôngthíchsécvìséccósố,vàcậuphảicẩnthậnvớimấyconsố,sốcóthểxấuxa–bathứnhảmnhívềquỷSatan,mấychuyệntôngiáotàolaokhùngđiênđó.Saocũngdược,tôixemquatậpsécvàkếtluậnphảimấtthêmnhiềuthờigiannữamớimàymòrađượcgìđó.Albertchắc đã trả hóa đơn rời, nhưng ổng chẳng thạo việc theo dõi sổ sách gìmấy.TrêncuốngsécchẳngthấyghitênailàArybdis,Charybdis,hayScyllacả– tôi tìmkiếmthông tinđó trước tiên–màcũngchẳngcóýnghĩagìnhiều vì đa số các cuống séc đều không có tên, chỉ ghi số tiền,một sốcuốngcảtiềncònkhôngghi.CònbảngsaokêngânhànghằngthángthìbàRuddenchẳngbiết trongnhàcókhôngnữa,nhưngchúngtôisẽ lụcsoáttoàndiệnvàsẽxinphépbảlấybảnsaotừngânhàng.Bâygiờanhvàtôiđangcầmhaigóccủacùngmộttamgiácrồi,nêntrongthờigianchờđợi,cònđiềugìkhácanhmuốnchiasẻvớitôivềvụMellerykhông?”

Gurneynghĩngợi.“Trướckhibịgiết,Mellerycónhậnđượcmộtloạtlờiđedọatrongđócónhiềuchỗđềcậpmơhồđếnnhữngchuyệnôngtađãlàm trong lúc say xỉn.Cònbây giờ thìhóa raRudden cũng có vấnđề vềrượunữa.”

“Anhmuốnnóitađangtìmkiếmmộtkẻchạyloanhquanhkhắpnơisát

Page 281: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

hạimấygãbợmà?”

“Khônghẳnvậy.Nếuhắnchỉmuốnlàmvậythìcónhiềucáchdễdànghơn.”

“ChẳnghạnnhưquăngbomvàobuổihọpmặtcủaHộiCairượuư?”

“Cáchgìđóđơngiản.Cáchgìđóvừatăngtốiđacơhộicủahắnvừagiảmthiểu rủi ro.Nhưngcách tiếnhànhcủa tênnày lạiphức tạpvàbất tiện.Chẳngthấycógìlàdễdànghaytrựctiếptrongcáchthứccủahắn.Chỗnàonhìnvàocũngphátsinhcâuhỏicả.”

“Vídụnhư?”

“Trướctiên,saohắnlạichọnnạnnhâncókhoảngcáchđịalýxanhauđếnvậy–vàxacảvềnhữngkhíacạnhkhácnữa?”

“Đểngănkhôngchochúngtanốihaivụlạivớinhauchăng?”

“Nhưnghắnmuốnchúngtanốihaivụđó lạimà.Mấuchốtcủabônghoamẫuđơnlàởchỗđó.Hắnmuốnđượcchúý.Muốnđượcnhìnnhận.Đây khôngphải là tênhung thủ thông thường anhđang trốn chạyđâu.Tênnàymuốnđốiđầu–khôngchỉvớinạnnhânmàcònvớicảcảnhsátnữa.”

“Nhắctớimớinhớ,tôicầnphảicậpnhậtchotrungúycủatôinữa.Ổngmàbiếttôigọichoanhtrướcthìsẽkhôngvuiđâu.”

“Cậuđangởđâu?”

“Trênđườngvềsởcảnhsát.”

“VậycậusẽđiđạilộTremontrồi?”

“Saoanhbiết?”

“TiếngxecộrầnrầnởBronxngoàinền.Cónơinàogiốngvậyđâu.”

“Ở nơi khác chắc tốt hơn. Anh cómuốn nhắn gì với trung úy Everlykhông,tôichuyểncho?”

“Chuyệnđótínhsauđi.Anhấysẽhứngthúmuốnnghenhữnggìcậunóihơn.”

Page 282: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

37

HọaVôĐơnChí

GurneycảmthấythôithúcmuốngọichoSheridanKlinenóivềchứngcứmớimangtínhquyếtđịnhnàyđểchứngminhsựliênkếtgiữabônghoamẫuđơnvàvụán,nhưnganhmuốngọichomộtngườikháctrước.Nếuhaivụánnàysongsongnhaunhưhiệntạichothấy,thìcókhảnăngRuddenkhôngnhữngđãbịđòitiềnmàcònbịyêucầugửitiềnđếncùngmộthộpthưởWycherly,bangConnecticut.

Gurney lấytậphồsơvụánmỏngrakhỏingănbànvàtìmbảnphôtômẩughichúmàGregoryDermottđãgửicùngvớitấmsécanhtatrảlạichoMellery.Phầnđầuthư“HệthốngBảomậtGD”trôngđậmchấtkinhdoanh,truyềnthống,thậmchíhơi lỗithờimộtchút.TrênđócóghimộtsốđiệnthoạicómãvùngởWycherly.

Đếnhồichuôngthứhaithìcóngườibắtmáy,mộtgiọngnóiphùhợpvớiphongcáchcủaphầnđầuthư.

“Xinchào,CôngtyBảomậtGDxinnghe.Tôicóthểgiúpgìchoquývị?”

“TôimuốnnóichuyệnvớianhDermott.TôilàthanhtraGurneytừvẫnphòngủyviêncôngtốquận.”

“Rốtcuộcanhcũnggọi!”Sựdữdộibiếnchuyểntronggiọngnóilàmanhgiậtnảyngười.

“Saocơ?”

“Anhgọivìtờsécbịgửinhầmđúngkhông?”

“Phải,đúnglàvậy,nhưng…?”

“Tôibáoanhbiếtcáchđây6ngàyrồimà–6ngàyrồi.”

“Báochuyệngìcáchđây6ngàycơ?”

“Chẳngphảianhmớinóimìnhgọilàvìtấmsécsao?”

“Tanóilạitừđầunào,anhDermott.Theonhưtôihiểuthìkhoảngmười

Page 283: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

ngàytrước,MarkMellerycónóichuyệnvớianhvềmộttấmsécmàanhgửitrảlạichoanhta,trênséccóghingườinhậnlà‘X.Arybdis’vàgửiđếnhộpthưcủaanh.Cóđúngvậykhông?”

“Tấtnhiên là đúng rồi. Câuhỏi kiểu gì thếnày?”Dermottnghe có vẻcáu.

“Khianhnóianhđãbáocáocáchđây6ngàyrồi,tôielàtôichưa…”

“Tấmsécthứhaiđấy!”

“Anhnhậnđượctấmsécthứhaià?”

“Chẳngphảiđólàlýdoanhgọisao?”

“Thậtrathì,thưaanh,tôigọilàđểhỏichínhcâuhỏiđó.”

“Câuhỏigì?”

“Anh có nhận thêm một tấm séc khác gửi từ một người tên AlbertRuddenkhông?”

“Phảirồi.Ruddenlàtêntrêntấmsécthứhai.Tôigọiđểbáocáotấmsécđóđó.Cáchđây6ngàyrồi.”

“Anhgọichoai?”

Gurneynghevàitiếngthởsâuvàdài,nhưthểngườiđànôngnàyđangcốdằnlòng,khôngđểchomìnhnổtungvìgiận.

“Này,anhthanhtra,đangcórốirắmgìởđâymàtôichẳngthấyhayhogìcả.Tôigọicảnhsátcáchđây6ngày trìnhbáomột tìnhhuốngrắc rối.Người ta gửi 3 tấm séc đến hộp thư của tôi rồi đấy, đề địa chỉ đếnmộtngườimàtôichưabaogiờngheđến.Bâygiờanhgọilạichotôi,cóvẻnhưmuốnnóichuyệnmấytấmséc,nhưnganhhìnhnhưchẳnghiểutôinóigìthìphải.Tôicóbỏsótđiềugìkhôngđây?Cáiquáigìđangxảyravậyhả?”

“Anhgọisởcảnhsátnàovậy?”

“Dĩnhiênsởcảnhsátchỗtôirồi–địaphậnWycherlynàyđây.Anhgọilạichotôimàlạikhôngbiếtlàsao?”

“Thưaanh, thậtsựthì tôikhônggọi lại choanh.Tôigọi từbangNewYorkđểnóichuyệncóliênquanđếntấmsécđầutiênmàanhgửitrảlạichoMarkMellery.Chúngtôikhôngbiết tấmsécnàonữa.Anhnóingoàitấmsécđầutiênracònhaitấmnữaà?”

Page 284: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Đúnglànhưvậyđấy!”

“MộttấmtừAlbertRudden,còntấmkiatừmộtngườikhácà?”

“Đúngvậy,anhthanhtra.Bâygiờmọichuyệnrõràngrồiphảikhông?”

“Rỡràngquárồi.Nhưngbâygiờtôilạithắcmắctạisao3tấmsécsaiđịachỉlạigâyphiềntoáiđếnmứcanhphảigọichocảnhsátđịaphương.”

“Tôigọicảnhsátđịaphươngvìđãtrìnhbáocảnhsátbưuchínhrồimàhọchẳngmảymayquantâm.Trướckhianhhỏitôivìsaolạigọicảnhsátbưuchính,chotôinóilàcảnhsátmấyanhnhậnthứcvấnđềbảomậtkhátồiđấy.”

“Saoanhlạinóivậy?”

“Tôi làmtrongngànhbảomậtmà,anhcảnhsáthaythámtửgìđóơi.Ngànhbảomậtdữliệumáytính.Anhcóbiếtviệcăncắpnhânthânphổbiếnđếnmứcnàokhông?Cóbiếtviệcđóthườngxuyêndínhlíutớiviệclấycắpđịachỉđếnmứcnàokhông?”

“Ralàvậy.RồicảnhsátWycherlylàmgì?

“Làmíthơncảnhsátbưuchính,nếukhôngmuốnnóilàkhônglàmgìhết.”

Gurneyhìnhdungđược làcuộcgọicủaDermottnhậnđượcphảnhồirấtthờơ.Bangườikhôngquenbiếtgửisécđếnhộpthưaiđónghekhôngcóvẻnhưlàmộthiểmhọacầnưutiêncao.

“AnhcógửitrảtờsécthứhaivàthứbachongườigửigiốngnhưđãgửitờsécchoMarkMellerykhông?”

“Dĩnhiênlàcó.Tôicònkèmtheoghichúhỏiaiđãchohọsốhộpthưcủatôinhưngchẳngaitrongsốđóbiếtphéplịchsựmàhồiâmcả.”

“Anhcógiữlạitênvàđịachỉghitrêntấmsécthứbakhông?”

“Dĩnhiênlàcó.”

“Tôicầntênvàđịachỉấyngaybâygiờ.”

“Saovậy?Cóchuyệngìxảyraởđâymàtôikhôngbiếtkhông?”

“MarkMelleryvàAlbertRuddencảhaiđềuđãchết.Cóthểdomưusát.”

“Mưusát?Anhnóimưusátlàsaohả?”GiọngDermotttrởnênthethé.

Page 285: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Cóthểhọbịmưusát.”

“ÔiChúaơi!Anhnghĩnócóliênquanđếnmấytấmsécà?”

“Bất kỳ ai chohọ địa chỉ hộp thư của anhđều là người có liên quantrongvụán.”

“ÔiChúaơi.Saolạilàđịachỉcủatôi?Cóliênquangìđếntôichứ?”

“Anhhỏihaylắm,anhDermott.”

“NhưngtôicóbaogiờngheđếncáitênMarkMelleryhayAlbertRuddenđâu.”

“Têntrêntấmsécthứbalàgì?”

“Tấmsécthứbaá?ÔiChúaơi,đầuóctôitựnhiêntrốngrỗng.”

“Anhnóicóghilạicáitênđómà.”

“Phải,phảirồi, tấtnhiêntôicóghichứ.Đợiđã.RichardKartch.Đúngrồi.RichardKartch.K-a-r-t-c-h.Đểtôitìmđịachỉchoanh.Đợiđã,nóđâyrồi,số349đườngQuarry,Sotherton,bangMassachusetts.”

“Hiểurồi.”

“Nàyanhthanhtra,hìnhnhưítnhiềutôicũngdínhdángđếnvụnàynênanhbiếtđượcgìthìnóichotôinghenhé,tôirấtcảmơn.Ắthẳnphảicólýdonàođónênhộpthưcủatôimớiđượcchọnđúngkhông?”

“CáitênRichardKartchkhôngcóýnghĩagìvớianhsao?”

“Khôngcónghĩagìhết.Tôichắcmà.Mấycáitêndạngnhưvậytôihaynhớlắm.”

“Đượcrồi, thưaanh.Tôimuốnchoanhvàisốđiệnthoạiđểcógìanhliênlạcvớitôi.Nếuanhnghĩrađượcthứgìđóvềtêncủa3ngườikia,haybiếtaikhácvàođượchộpthưcủaanhthìbáongaychotôinhé,tôicảmơnnhiều.Còncâuhỏicuốinàynữa.Anhcónhớsốtiềnghitrêntấmsécthứhaivàthứbakhông?”

“Quá dễ. Séc thứ hai và thứ ba cũng như séc thứ nhất thôi – đều là289,87đôcả.”

Madeleinebậtmộtchiếcđènởcửaphònglàmviệc lên.SuốtcuộcnóichuyệngiữaGurneyvàDermott,hoànghônđãbuôngxuốngtựbaogiờvà

Page 286: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

cănphònggầnnhưchìmtrongbóngtối.

“Cótiếntriểngìkhông?”

“Tiếntriểnnhiềulắm.Nhờemhết.”

“BàdìMimicủaemcóhoamẫuđơnđấy,”cônói.

“NgườinàolàMimicơ?”

“Bàbácbênngoại,”cônói,khônghoàntoàncheđậycơngiậntrướcmộtngườiđànôngtinhthôngchuyệntunghứngtìnhtiếtcủamộtcuộcđiềutraphứctạpnhấtlạikhôngnhớnổivàingườibàconhọhàng.“Bữatốicủaanhxongrồikìa.”

“À,thậtra..”

“Trênlònướngđó.Đừngquênđấy.”

“Emrangoàihả?”

“Ừ.”

“Điđâu?”

“Tuầnvừaquaemđãnóivớianhnhữnghailầnrồimà.”

“AnhnhớmangmángthứNămgìđó.Cònchitiếtthì…”

“…thìbâygiờanhkhôngnhớđượcchứgì?Chẳngcógìmớicả.Gặpanhsau.”

“Emkhôngmuốnnóichoanhbiếtemđi…?”

Bướcchâncôđãlùixakhỏinhàbếpracửasau.

Chẳng có danh mục điện thoại nào có tên Richard Kartch ở số 349đườngQuarryởSotherton,nhưngtìmnhữngđịachỉgầnđótrênInternet,Gurneytìmratênvàsốđiệnthoạicủahaichủnhânnhàsố329và369.

Mộtgiọngnamlènhècuốicùngcũngtrảlờicuộcgọicủaanhtớinhàsố329.Yphủnhậncộclốc,khôngbiếtaicócáitênKartchcả,khôngbiếtnhàsố349lànhànàocùngđườngnữa,thậmchícònkhôngbiếtbảnthânđãsốngởkhuvựcnàyđượcbaolâu.Ynghenhưnửatỉnhnửamêvìrượuhoặcthuốcphiện,cólẽnóidốitheothóiquen,vàrõràngchẳnggiúpíchđượcgìchoGurney.

Ngườiphụnữởnhàsố369đườngQuarrythìlạicởimởhơn.

Page 287: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Anhmuốnnóiđếncái lãoẩndậtđóhả?”Cáchbàtanói làmcáibiệtdanhấynghebệnhhoạnđếnsởngáy.

“ÔngKartchsốngmộtmìnhsao?”

“Ồ,đúngthậtlàvậy,trừphianhtínhluônmấyconchuộtcốngquanhđốngrácnhàlão.Cũngmayvợlãotrốnđirồi.Tôichẳnglấylàmlạkhianhgọi–anhnóianhlàcảnhsátđúngkhông?”

“Thanh tra đặc biệt của văn phòng công tố quận.” Anh biết rằng, khicôngkhaitoànbộthôngtin,theonguyêntắcanhphảiđềcậpđếntênbangvàtỉnhcóquyềnhạnđiềutranhưnganhtựbiệnminhrằngnhữngchitiếtđócóthểbổsungsau.

“Lãotagâyrachuyệngìthế?”

“Tôichưabiết,nhưngôngtacóthểgiúpchúngtôiđiềutramộtvụnênchúngtôicầnliênlạcvớiôngta.Bàcóbiếtôngấylàmởđâuhaymấygiờôngấyđilàmvềkhông?”

“Đilàmá?Đúnglàchuyệnđùa!”

“ÔngKartchthấtnghiệpư?”

“Khôngcóaimướnthìđúnghơn.”Cósựcayđộctronggiọngbàta.

“Hìnhnhưbàcóvấnđềthậtsựvớiôngấythìphải.”

“Lão làmộtcon lợn, lãongungốc, lãodơbẩn, lãonguyhiểm, lãođiênkhùng,lãohôihám,lãotrangbịvũkhíđếntậnrăng,vàlãothườngxuyênsayxỉn.”

“Nghenhưmộtngườihàngxómlậpdịnhỉ.”

“Lãohàngxómđếntừđịangục!Anhcóhiểucáicảmgiácnàykhông?Anhthìgắngsứcdẫnngườimuốnmuanhàxemnhàanhtrongkhicondãnhânởtrầnnốcbiaừngựcnhàbênlấysúngsănbắnthùngrácnổlổchỗ.”

Đoánđượccâutrảlờisẽnhưthếnào,anhquyếtđịnhhỏicâutiếptheo.“BàcósẵnlònggửihộtôimộtlờinhắnđếnôngKartchđượckhông?”

“Anhđùađấyà?Tôichỉsẵnlòngcholãomộtđầuquenhọnthôi.”

“Khinàothìôngtathườngởnhànhất?”

“Chọnđạimộtgiờđi,giờnàocũngđược.Tôichưabaogiờthấycái lão

Page 288: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

mấttríđórờinhànửabước.”

“Nhàôngtacósốkhông?”

“Ha!Anhchẳngcầnsốmágìđểnhậnracănnhàđâu.Lúcvợlãobỏđinhàchưaxâyxongmà–giờcũngcóxongđâu.Khôngvánlợpngoài.Chẳngthảmcỏ.Khôngcóbậc thang lêncửa trướcnữa.Ngôinhàhoànhảochomộtlãođiênthậtsự.Aiđếnđónênmangtheosúngthìhơn.”

Gurneycảmơnbàtarồikếtthúccuộctròchuyện.

Giờthìsaonữa?

Nhiềungườikhácnhaucầnđượccậpnhậtthôngtin.ĐầutiênvàquantrọngnhấtlàSheridanKline.RồisauđótấtnhiênlàRandyClamm.Chưakể tayđại úyRodriguez và JackHardwicknữa.Vấnđề lànên gọi cho aitrước.Anhquyếtđịnhđểtấtcảbọnhọchờthêmítphútnữa.Thayvàođó,anhgọiđếndịchvụ trợ giúpdanhbạxin số củaSởCảnh sátSotherton,bangMassachusetts.

Anhnóichuyệnvớiviên trungsĩđang trực,mộtngườicógiọngkhànđụctênKalkan–giốngtênmộtnhãnhiệuthứcănchochó.Tựgiớithiệuxong,GurneygiảithíchrằngmộtngườiđànôngởSothertontênRichardKartchđangđượccảnhsátquantâmtrongquátrìnhđiềutramộtvụánmạngởbangNewYork, rằngông tacó thểsẽgặpnguyhiểm, rằngcóvẻnhưôngtakhôngcóđiệnthoạivàcầnphảinhanhchóngmangđiệnthoạiđến choông tahoặcmangông tađếnnơi cóđiện thoại, đểông tađượccảnhbáovềtìnhhìnhcủamình.

“ChúngtôicóbiếtRichie,”Kalkannói.

“Nghenhưanhcólẽđãgặprắcrốivớiôngấy.”

Kalkankhôngtrảlời.

“Ôngtacótiềnánà?”

“Khinãyanhnóianhlàaicơ?”

Gurneynóichoanhtanghemộtlầnnữa,lầnnàycụthểhơnmộtchút.

“Vàanhđangtrongquátrìnhđiềutravụgì?”

“Haivụgiếtngười–mộtvụởphíaBắcNewYork,mộtvụởquậnBronx–cùngkiểucáchgâyán.Trướckhibịgiết,cảhainạnnhânđềunhậnđược

Page 289: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

thôngđiệptừhungthủ.ChúngtôicóbằngchứngchothấyôngKartchđãnhậnđượcítnhấtmộttrongnhữngthôngđiệptươngtự,nênôngtacóthểsẽtrởthànhmụctiêuthứba.”

“VậyanhmuốnRichieĐiênliênhệvớianhà?”

“Ôngtacầngọichotôingaylậptức,nếucómặtmộttrongsốcảnhsátcácanhthìcàngtốt.Nóichuyệnđiệnthoạivớiôngtaxong,chúngtôicóthểphảitiếnhànhthẩmvấntiếpôngtaởSotherton–vớisựhợptáccủasởcảnhsátcácanh.”

“Chúng tôi sẽ choxeđếnchỗôngấyngaykhi có thể.Cho tôi sốđiệnthoạiliênlạccủaanhđi,”

GurneychoanhtasốdiđộngvìdựđịnhdùngđiệnthoạinhàgọichoKline,BCIvàClamm.

Klineđãđirangoàicảngày,EllenRackoffcũngvậy,vàcuộcgọiđượctựđộng chuyểnđến sốđiện thoạimà ở tiếng chuông thứ sáuGurney toancúpmáythìcóngườitrảlời.

“Stimmelngheđây.”

Gurney nhớ lại người đàn ông đi cùng Kline đến buổi họp BCI, mộtngườicóthứtínhcáchcủamộttaytộiphạmchiếntranhbịcâm.

“DaveGurneyđây.Tôicólờinhắnchosếpcủaanh.”

Khôngcótiếngtrảlời.

“Anhcóđókhông?”

“Tôiđây.”

Gurneyhiểurađócóthểlàlờimờianhtiếptục.NênanhtiếptụcnóivàchoStimmelbiếtchứngcứxácnhậnmốiliênhệgiữaánmạngthứnhấtvớiánmạngthứhai;rằngthôngquaDermott,anhđãtìmrangườicóthểlànạnnhân thứba; và choanh tabiếtnhữngbướcanhđang tiếnhànhthôngquaSởCảnhsátSothertonđểliênlạcđượcvớiôngta.“Anhhiểuhếtchứ?”

“Hiểu.”

“Saukhithôngbáochoủyviêncôngtốquậnxong,anhmuốnchuyểnthông tin này đến BCI luôn hay tôi nên nói chuyện trực tiếp với

Page 290: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Rodriguez?”

Cómộtkhoảnglặngngắn.Gurneychorằngngườiđànôngnghiêmnghị,kín tiếngnàyđang tínhtoánhệquảcủacảhaiphươngán.Biết rõ thiênhướngthíchgiànhquyềnkiểmsoátcủahầuhếtcáccảnhsátnênanhchắcchắnkhoảng90phầntrămlàmìnhsẽcócâutrảlờinhưmìnhnghĩ.

“Chúngtôilođượcrồi,”Stimmelnói.

KhôngcònnhucầugọichoBCInữanênGurneycònlạiRandyClamm.

Nhưthườnglệ,cậutatrảlờiởhồichuôngđầutiên.

“Clammđây.”

Vànhưthườnglệ,cậutanghecóvẻđanggấpgáp,nhưvừanóivừalàmcùng lúc ba việc khác. “Anh gọi tôimừng lắm.Đang lập ra 3 danh sáchnhữngchỗgiánđoạntrongtàikhoảnvãnglaicủaRudden–danhsáchcáccuống séc có ghi tiềnnhưngkhôngghi tên,danh sách sécđã trảnhưngchưađổiratiềnmặt,danhsáchnhữngsốsécbịbỏqua–bắtđầutừthờigiangầnđâynhấtđingượcvề.”

“Códanhsáchnàocủaanhcósốtiền289,87đôkhông?”

“Hả?Saoanhbiết?Nónằmtrongdanhsách‘sécđãtrảnhưngchưađổiratiềnmặt’.Saoanh…?”

“Đólàkhoảntiềnhắnluônyêucầunạnnhângửi.”

“Luônluônư?Ýanhlàhơnhailầnrồisao?”

“Tấmsécthứbađượcgửiđếncùnghộpthư.Chúngtađangtrongquátrình liên lạcvớingườigửi.Chínhvìvậynêntôimớigọiđểchocậubiếtkiểumẫuhoạtđộngcủahungthủlànhưvậy.Nếunhưcácmảnhghépcủakiểu mẫu này vẫn đúng, thì viên kẹo đồng cậu đang tìm kiếm ở nhàRuddenlàloại0.38đặcbiệt.”

“Ailànạnnhânthứba?”

“RichardKartchởSotherton,bangMassachusetts.Vẻnhưlàmộtnhânvậtkhótính.”

“Massachusettssao?Chúaơi, thằngnhóccủachúngtacómặtởkhắpnơi.Nạnnhânthứbavẫncònsốngchứ?”

“Ítphútnữasẽbiết.Cảnhsátđịaphươngđãchoxeđếnnhàôngta.”

Page 291: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Đượcrồi.Cảmơnanhđãchotôibiếtmọichuyệnmọilúcmọinơi.TôisẽđốcthúcđộithuthậpchứngcứtrởlạinhàRudden.Tôisẽchoanhbiếtsau.Cảmơnanhđãgọi.”

“Chúcmaymắn.Nóichuyệnsaunhé.”

CànglúcGurneycàngphụcanhchàngthanhtratrẻtuổinày.Anhcàngnghecậu tanhiềubaonhiêu thì lại càng thíchnhữnggìmìnhnghebấynhiêu–sựnăngnổ,thôngminh,tậntâmtrongcôngviệc.Vàcònmộtthứkhácnữa.Thứgìđóhàohứngkhôngdễlaychuyển.Thứgìđólàmanhcảmđộng.

Anhlắcđầuquầyquậynhưchógiũnướcrồihítvàonhiềuhơisâu.Anhnghĩngàyhômnaychắchẳnđãlàmanhcạnkiệtvềmặtcảmxúcnhiềuhơnanhtưởng.Hoặccólẽdưâmcủagiấcmơvềngườibốvẫncònđeođuổianh.Anhtựalưngvàoghếrồinhắmmắtlại.

Tiếngđiệnthoạiđánhthứcanhdậy,mớiđầuanhlạinhầmđólàtiếngchuôngbáothức.Anhthấymìnhvẫncònngồitrênghếtrongphònglàmviệc,cổcứngđơđaunhức.Đồnghồđeotaychoanhbiếtmìnhđãthiếpđigầnhaitiếngđồnghồ.Anhnhấcđiệnthoạilênvàhắnggiọng.

“Gurneyngheđây.”

Giọng tayủyviêncông tốởđầudâybênkiabật ranhưconngựabậtchạytừcôngxuấtphát.

“Dave,tôivừanhậnđượctin.Chúaạ,vụnàycànglúccànglớn.MộtnạnnhântiềmtàngthứbaởMassachusettsư?Đâycólẽ làvụmưusátkhốnkiếplớnnhấtkểtừvụContraicủaSam,chưakểđếnvụJasonStrunkcủaanhnữa.Vụnày lớn thật! Tôimuốnnghe chínhmiệng anhnói câunàytrướckhitôinóichuyệnvớibáođài:chúngtôicóchứngcứxácđángchothấyđâylàcùngmộtgãđãxửhainạnnhânđầutiên,đúngkhông?”

“Chứngcứámchỉrấtrõđiềuđó.”

“Ámchỉư?”

“Ámchỉrấtrõ.”

“Anhnóichắcchắnhơnđượckhông?”

“Takhôngcódấuvântay.TakhôngcóADN.Theotôi,nhấtđịnhhaivụ

Page 292: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

nàycóliênquanđếnnhau,nhưngtachưachứngminhđượccácnạnnhânbịcùngmộtđốitượngcứacổ.”

“Khảnăngnàycócaokhông?”

“Rấtcao.”

“Anhphánđoánnhưvậylàđủchotôirồi.”

Gurneymỉmcườitrướclòngtingiảtạorànhrànhnày.AnhbiếtquárõSheridanKlinelàhạngngườicoitrọngphánđoáncủamìnhnhiềuhơncủabất kỳ ai khác, nhưng y luônmuốn để ngỏmột con đường để đổ tráchnhiệmnếutìnhhìnhtrởxấu.

“Tôi thấy đã đến lúcnói chuyện với bạn bè của chúng ta ở kênhFoxNewsrồi.Muốnvậy, tốinaytôiphải liên lạcvớiBCIđểsoạnramộtbảntuyênbố.Cậpnhật cho tôi chuyệnnày từngphútnhéDave,nhất là cácdiễnbiếnởMassachusetts.Tôimuốnbiếttấtcả.”Klinecúpmáymàkhôngbuồnchàotạmbiệt.

CóvẻnhưKlineđangcókếhoạchcôngkhaivụánmộtcáchrìnhrang–tăng tốc gánh xiếc truyền thông trong vai trò người chỉ đạo tiếtmục –trước khi ủy viên công tố ở quậnBronx, hoặc ở bất kỳđịa phậnnàomàcuộcgiết chóc lan tới, chộpđượccơhộiđánhbóngbản thân trước côngchúng.CứtưởngtượngđếnmấybuổihọpbáosắptớilàmôiGurneylạigiậtlênđầyghêtởm.

“Anhcósaokhôngđấy?”

Giậtmìnhbởigiọngnóiởgầnsátbên,Gurneynhìnlên,thấyMadeleineđứngchỗcửaphònglàmviệc.

“Chúaạ,emlàmquáigìmà…?”

“Anhmảimênóichuyệnquánênemvàoanhđâucónghe.”

“Hìnhnhưvậy.”Anhchớpmắtnhìnđồnghồ.“Thếemđãđiđâu?”

“Cónhớemnóigìlúcemracửakhông?”

“Emnóiemkhôngmuốnchoanhbiếtemđịnhđiđâu.”

“Emnóiemđãchoanhbiếtnhữnghailầnrồi.”

“Đượcrồi,tốtthôi.Ờ…anhcóviệcphảilàm.”

Page 293: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Nhưthểlàđồngminhcủaanh,điệnthoạiđổchuông.

ĐiệnthoạigọitừSothertonnhưngkhôngphảicủaRichardKartchmàlàmộtthanhtracócáitênGowacki.

“Chúng tôi đang gặp tình huống này,” anh ta nói. “Anh đến đây gấpđượckhông?”

Page 294: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

38

NgườiĐànÔngKhóTính

Madeleinebậtmộtchiếcđènởcửaphònglàmviệc lên.SuốtcuộcnóichuyệngiữaGurneyvàDermott,hoànghônđãbuôngxuốngtựbaogiờvàcănphònggầnnhưchìmtrongbóngtối.

“Cótiếntriểngìkhông?”

“Tiếntriểnnhiềulắm.Nhờemhết.”

“BàdìMimicủaemcóhoamẫuđơnđấy,”cônói.

“NgườinàolàMimicơ?”

“Bàbácbênngoại,”cônói,khônghoàntoàncheđậycơngiậntrướcmộtngườiđànôngtinhthôngchuyệntunghứngtìnhtiếtcủamộtcuộcđiềutraphứctạpnhấtlạikhôngnhớnổivàingườibàconhọhàng.“Bữatốicủaanhxongrồikìa.”

“À,thậtra..”

“Trênlònướngđó.Đừngquênđấy.”

“Emrangoàihả?”

“Ừ.”

“Điđâu?”

“Tuầnvừaquaemđãnóivớianhnhữnghailầnrồimà.”

“AnhnhớmangmángthứNămgìđó.Cònchitiếtthì…”

“…thìbâygiờanhkhôngnhớđượcchứgì?Chẳngcógìmớicả.Gặpanhsau.”

“Emkhôngmuốnnóichoanhbiếtemđi…?”

Bướcchâncôđãlùixakhỏinhàbếpracửasau.

Chẳng có danh mục điện thoại nào có tên Richard Kartch ở số 349đườngQuarryởSotherton,nhưngtìmnhữngđịachỉgầnđótrênInternet,

Page 295: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Gurneytìmratênvàsốđiệnthoạicủahaichủnhânnhàsố329và369.

Mộtgiọngnamlènhècuốicùngcũngtrảlờicuộcgọicủaanhtớinhàsố329.Yphủnhậncộclốc,khôngbiếtaicócáitênKartchcả,khôngbiếtnhàsố349lànhànàocùngđườngnữa,thậmchícònkhôngbiếtbảnthânđãsốngởkhuvựcnàyđượcbaolâu.Ynghenhưnửatỉnhnửamêvìrượuhoặcthuốcphiện,cólẽnóidốitheothóiquen,vàrõràngchẳnggiúpíchđượcgìchoGurney.

Ngườiphụnữởnhàsố369đườngQuarrythìlạicởimởhơn.

“Anhmuốnnóiđếncái lãoẩndậtđóhả?”Cáchbàtanói làmcáibiệtdanhấynghebệnhhoạnđếnsởngáy.

“ÔngKartchsốngmộtmìnhsao?”

“Ồ,đúngthậtlàvậy,trừphianhtínhluônmấyconchuộtcốngquanhđốngrácnhàlão.Cũngmayvợlãotrốnđirồi.Tôichẳnglấylàmlạkhianhgọi–anhnóianhlàcảnhsátđúngkhông?”

“Thanh tra đặc biệt của văn phòng công tố quận.” Anh biết rằng, khicôngkhaitoànbộthôngtin,theonguyêntắcanhphảiđềcậpđếntênbangvàtỉnhcóquyềnhạnđiềutranhưnganhtựbiệnminhrằngnhữngchitiếtđócóthểbổsungsau.

“Lãotagâyrachuyệngìthế?”

“Tôichưabiết,nhưngôngtacóthểgiúpchúngtôiđiềutramộtvụnênchúngtôicầnliênlạcvớiôngta.Bàcóbiếtôngấylàmởđâuhaymấygiờôngấyđilàmvềkhông?”

“Đilàmá?Đúnglàchuyệnđùa!”

“ÔngKartchthấtnghiệpư?”

“Khôngcóaimướnthìđúnghơn.”Cósựcayđộctronggiọngbàta.

“Hìnhnhưbàcóvấnđềthậtsựvớiôngấythìphải.”

“Lão làmộtcon lợn, lãongungốc, lãodơbẩn, lãonguyhiểm, lãođiênkhùng,lãohôihám,lãotrangbịvũkhíđếntậnrăng,vàlãothườngxuyênsayxỉn.”

“Nghenhưmộtngườihàngxómlậpdịnhỉ.”

“Lãohàngxómđếntừđịangục!Anhcóhiểucáicảmgiácnàykhông?

Page 296: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Anhthìgắngsứcdẫnngườimuốnmuanhàxemnhàanhtrongkhicondãnhânởtrầnnốcbiaừngựcnhàbênlấysúngsănbắnthùngrácnổlổchỗ.”

Đoánđượccâutrảlờisẽnhưthếnào,anhquyếtđịnhhỏicâutiếptheo.“BàcósẵnlònggửihộtôimộtlờinhắnđếnôngKartchđượckhông?”

“Anhđùađấyà?Tôichỉsẵnlòngcholãomộtđầuquenhọnthôi.”

“Khinàothìôngtathườngởnhànhất?”

“Chọnđạimộtgiờđi,giờnàocũngđược.Tôichưabaogiờthấycái lãomấttríđórờinhànửabước.”

“Nhàôngtacósốkhông?”

“Ha!Anhchẳngcầnsốmágìđểnhậnracănnhàđâu.Lúcvợlãobỏđinhàchưaxâyxongmà–giờcũngcóxongđâu.Khôngvánlợpngoài.Chẳngthảmcỏ.Khôngcóbậc thang lêncửa trướcnữa.Ngôinhàhoànhảochomộtlãođiênthậtsự.Aiđếnđónênmangtheosúngthìhơn.”

Gurneycảmơnbàtarồikếtthúccuộctròchuyện.

Giờthìsaonữa?

Nhiềungườikhácnhaucầnđượccậpnhậtthôngtin.ĐầutiênvàquantrọngnhấtlàSheridanKline.RồisauđótấtnhiênlàRandyClamm.Chưakể tayđại úyRodriguez và JackHardwicknữa.Vấnđề lànên gọi cho aitrước.Anhquyếtđịnhđểtấtcảbọnhọchờthêmítphútnữa.Thayvàođó,anhgọiđếndịchvụ trợ giúpdanhbạxin số củaSởCảnh sátSotherton,bangMassachusetts.

Anhnóichuyệnvớiviên trungsĩđang trực,mộtngườicógiọngkhànđụctênKalkan–giốngtênmộtnhãnhiệuthứcănchochó.Tựgiớithiệuxong,GurneygiảithíchrằngmộtngườiđànôngởSothertontênRichardKartchđangđượccảnhsátquantâmtrongquátrìnhđiềutramộtvụánmạngởbangNewYork, rằngông tacó thểsẽgặpnguyhiểm, rằngcóvẻnhưôngtakhôngcóđiệnthoạivàcầnphảinhanhchóngmangđiệnthoạiđến choông tahoặcmangông tađếnnơi cóđiện thoại, đểông tađượccảnhbáovềtìnhhìnhcủamình.

“ChúngtôicóbiếtRichie,”Kalkannói.

“Nghenhưanhcólẽđãgặprắcrốivớiôngấy.”

Page 297: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Kalkankhôngtrảlời.

“Ôngtacótiềnánà?”

“Khinãyanhnóianhlàaica?”

Gurneynóichoanhtanghemộtlầnnữa,lầnnàycụthểhơnmộtchút.

“Vàanhđangtrongquátrìnhđiềutravụgì?”

“Haivụgiếtngười–mộtvụởphíaBắcNewYork,mộtvụởquậnBronx–cùngkiểucáchgâyán.Trướckhibịgiết,cảhainạnnhânđềunhậnđượcthôngđiệptừhungthủ.ChúngtôicóbằngchứngchothấyôngKartchđãnhậnđượcítnhấtmộttrongnhữngthôngđiệptươngtự,nênôngtacóthểsẽtrởthànhmụctiêuthứba.”

“VậyanhmuốnRichieĐiênliênhệvớianhà?”

“Ôngtacầngọichotôingaylậptức,nếucómặtmộttrongsốcảnhsátcácanhthìcàngtốt.Nóichuyệnđiệnthoạivớiôngtaxong,chúngtôicóthểphảitiếnhànhthẩmvấntiếpôngtaởSotherton–vớisựhợptáccủasởcảnhsátcácanh.”

“Chúng tôi sẽ choxeđếnchỗôngấyngaykhi có thể.Cho tôi sốđiệnthoạiliênlạccủaanhđi,”

GurneychoanhtasốdiđộngvìdựđịnhdùngđiệnthoạinhàgọichoKline,BCIvàClamm.

Klineđãđirangoàicảngày,EllenRackoffcũngvậy,vàcuộcgọiđượctựđộng chuyểnđến sốđiện thoạimà ở tiếng chuông thứ sáuGurney toancúpmáythìcóngườitrảlời.

“Stimmelngheđây.”

Gurney nhớ lại người đàn ông đi cùng Kline đến buổi họp BCI, mộtngườicóthứtínhcáchcủamộttaytộiphạmchiếntranhbịcâm.

“DaveGurneyđây.Tôicólờinhắnchosếpcủaanh.”

Khôngcótiếngtrảlời.

“Anhcóđókhông?”

“Tôiđây.”

Gurneyhiểurađócóthểlàlờimờianhtiếptục.Nênanhtiếptụcnóivà

Page 298: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

choStimmelbiếtchứngcứxácnhậnmốiliênhệgiữaánmạngthứnhấtvớiánmạngthứhai;rằngthôngquaDermott,anhđãtìmrangườicóthểlànạnnhân thứba; và choanh tabiếtnhữngbướcanhđang tiếnhànhthôngquaSởCảnhsátSothertonđểliênlạcđượcvớiôngta.“Anhhiểuhếtchứ?”

“Hiểu.”

“Saukhithôngbáochoủyviêncôngtốquậnxong,anhmuốnchuyểnthông tin này đến BCI luôn hay tôi nên nói chuyện trực tiếp vớiRodriguez?”

Cómộtkhoảnglặngngắn.Gurneychorằngngườiđànôngnghiêmnghị,kín tiếngnàyđang tínhtoánhệquảcủacảhaiphươngán.Biết rõ thiênhướngthíchgiànhquyềnkiểmsoátcủahầuhếtcáccảnhsátnênanhchắcchắnkhoảng90phầntrămlàmìnhsẽcócâutrảlờinhưmìnhnghĩ.

“Chúngtôilođượcrồi,”Stimmelnói.

KhôngcònnhucầugọichoBCInữanênGurneycònlạiRandyClamm.

Nhưthườnglệ,cậutatrảlờiởhồichuôngđầutiên.

“Clammđây.”

Vànhưthườnglệ,cậutanghecóvẻđanggấpgáp,nhưvừanóivừalàmcùng lúc ba việc khác. “Anh gọi tôimừng lắm.Đang lập ra 3 danh sáchnhữngchỗgiánđoạntrongtàikhoảnvãnglaicủaRudden–danhsáchcáccuống séc có ghi tiềnnhưngkhôngghi tên,danh sách sécđã trảnhưngchưađổiratiềnmặt,danhsáchnhữngsốsécbịbỏqua–bắtđầutừthờigiangầnđâynhấtđingượcvề.”

“Códanhsáchnàocủaanhcósốtiền289,87đôkhông?”

“Hả?Saoanhbiết?Nónằmtrongdanhsách‘sécđãtrảnhưngchưađổiratiềnmặt’.Saoanh…?”

“Đólàkhoảntiềnhắnluônyêucầunạnnhângửi.”

“Luônluônư?Ýanhlàhơnhailầnrồisao?”

“Tấmsécthứbađượcgửiđếncùnghộpthư.Chúngtađangtrongquátrình liên lạcvớingườigửi.Chínhvìvậynêntôimớigọiđểchocậubiếtkiểumẫuhoạtđộngcủahungthủlànhưvậy.Nếunhưcácmảnhghépcủa

Page 299: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

kiểu mẫu này vẫn đúng, thì viên kẹo đồng cậu đang tìm kiếm ở nhàRuddenlàloại0.38đặcbiệt.”

“Ailànạnnhânthứba?”

“RichardKartchởSotherton,bangMassachusetts.Vẻnhưlàmộtnhânvậtkhótính.”

“Massachusettssao?Chúaơi, thằngnhóccủachúngtacómặtởkhắpnơi.Nạnnhânthứbavẫncònsốngchứ?”

“Ítphútnữasẽbiết.Cảnhsátđịaphươngđãchoxeđếnnhàôngta.”

“Đượcrồi.Cảmơnanhđãchotôibiếtmọichuyệnmọilúcmọinơi.TôisẽđốcthúcđộithuthậpchứngcứtrởlạinhàRudden.Tôisẽchoanhbiếtsau.Cảmơnanhđãgọi.”

“Chúcmaymắn.Nóichuyệnsaunhé.”

CànglúcGurneycàngphụcanhchàngthanhtratrẻtuổinày.Anhcàngnghecậu tanhiềubaonhiêu thì lại càng thíchnhữnggìmìnhnghebấynhiêu–sựnăngnổ,thôngminh,tậntâmtrongcôngviệc.Vàcònmộtthứkhácnữa.Thứgìđóhàohứngkhôngdễlaychuyển.Thứgìđólàmanhcảmđộng.

Anhlắcđầuquầyquậynhưchógiũnướcrồihítvàonhiềuhơisâu.Anhnghĩngàyhômnaychắchẳnđãlàmanhcạnkiệtvềmặtcảmxúcnhiềuhơnanhtưởng.Hoặccólẽdưâmcủagiấcmơvềngườibốvẫncònđeođuổianh.Anhtựalưngvàoghếrồinhắmmắtlại.

Tiếngđiệnthoạiđánhthứcanhdậy,mớiđầuanhlạinhầmđólàtiếngchuôngbáothức.Anhthấymìnhvẫncònngồitrênghếtrongphònglàmviệc,cổcứngđơđaunhức.Đồnghồđeotaychoanhbiếtmìnhđãthiếpđigầnhaitiếngđồnghồ.Anhnhấcđiệnthoạilênvàhắnggiọng.

“Gurneyngheđây.”

Giọng tayủyviêncông tốởđầudâybênkiabật ranhưconngựabậtchạytừcôngxuấtphát.

“Dave,tôivừanhậnđượctin.Chúaạ,vụnàycànglúccànglớn.MộtnạnnhântiềmtàngthứbaởMassachusettsư?Đâycólẽ làvụmưusátkhốnkiếplớnnhấtkểtừvụContraicủaSam,chưakểđếnvụJasonStrunkcủa

Page 300: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

anhnữa.Vụnày lớn thật! Tôimuốnnghe chínhmiệng anhnói câunàytrướckhitôinóichuyệnvớibáođài:chúngtôicóchứngcứxácđángchothấyđâylàcùngmộtgãđãxửhainạnnhânđầutiên,đúngkhông?”

“Chứngcứámchỉrấtrõđiềuđó.”

“Ámchỉư?”

“Ámchỉrấtrõ.”

“Anhnóichắcchắnhơnđượckhông?”

“Takhôngcódấuvântay.TakhôngcóADN.Theotôi,nhấtđịnhhaivụnàycóliênquanđếnnhau,nhưngtachưachứngminhđượccácnạnnhânbịcùngmộtđốitượngcứacổ.”

“Khảnăngnàycócaokhông?”

“Rấtcao.”

“Anhphánđoánnhưvậylàđủchotôirồi.”

Gurneymỉmcườitrướclòngtingiảtạorànhrànhnày.AnhbiếtquárõSheridanKlinelàhạngngườicoitrọngphánđoáncủamìnhnhiềuhơncủabất kỳ ai khác, nhưng y luônmuốn để ngỏmột con đường để đổ tráchnhiệmnếutìnhhìnhtrởxấu.

“Tôi thấy đã đến lúcnói chuyện với bạn bè của chúng ta ở kênhFoxNewsrồi.Muốnvậy, tốinaytôiphải liên lạcvớiBCIđểsoạnramộtbảntuyênbố.Cậpnhật cho tôi chuyệnnày từngphútnhéDave,nhất là cácdiễnbiếnởMassachusetts.Tôimuốnbiếttấtcả.”Klinecúpmáymàkhôngbuồnchàotạmbiệt.

CóvẻnhưKlineđangcókếhoạchcôngkhaivụánmộtcáchrìnhrang–tăng tốc gánh xiếc truyền thông trong vai trò người chỉ đạo tiếtmục –trước khi ủy viên công tố ở quậnBronx, hoặc ở bất kỳđịa phậnnàomàcuộcgiết chóc lan tới, chộpđượccơhộiđánhbóngbản thân trước côngchúng.CứtưởngtượngđếnmấybuổihọpbáosắptớilàmôiGurneylạigiậtlênđầyghêtởm.

“Anhcósaokhôngđấy?”

Giậtmìnhbởigiọngnóiởgầnsátbên,Gurneynhìnlên,thấyMadeleineđứngchỗcửaphònglàmviệc.

Page 301: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Chúaạ,emlàmquáigìmà…?”

“Anhmảimênóichuyệnquánênemvàoanhđâucónghe.”

“Hìnhnhưvậy.”Anhchớpmắtnhìnđồnghồ.“Thếemđãđiđâu?”

“Cónhớemnóigìlúcemracửakhông?”

“Emnóiemkhôngmuốnchoanhbiếtemđịnhđiđâu.”

“Emnóiemđãchoanhbiếtnhữnghailầnrồi.”

“Đượcrồi,tốtthôi.Ờ…anhcóviệcphảilàm.”

Nhưthểlàđồngminhcủaanh,điệnthoạiđổchuông.

ĐiệnthoạigọitừSothertonnhưngkhôngphảicủaRichardKartchmàlàmộtthanhtracócáitênGowacki.

“Chúng tôi đang gặp tình huống này,” anh ta nói. “Anh đến đây gấpđượckhông?”

Page 302: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

39

ÔngVàTôiCóHẹnĐấy,Ông658Ạ

KhiGurney cúpmáy sau cuộcđiện thoại với tayMikeGowacki giọngđềuđềuthìđồnghồđãchỉ9giờ15.GurneynhậnraMadeleineđãđingủ,tựađầutrêngối,taycầmmộtcuốnsách.Chiếntranhvàhòabình.Côđọccuốnđóđã3năm, luânphiênqua lạigiữacuốnđóvớicuốnsáchcónộidungtráingượclàWaldencủatácgiảThoreau.

“Anhphảiđiđếnhiệntrườngmộtvụán.”

Madeleineđưamắtrakhỏisách,ngướclênnhìnanh–tòmò,lolắng,côđộc.

Anhcảmthấychỉcóthểđáplạisựtòmòcủacô.“Thêmmộtnạnnhânnamnữa.Lạibịcắtcổ,lạicómấydấuchântrêntuyết.”

“Baoxavậy?”

“Saocơ?”

“Anhphảiđibaoxa?”

“Sotherton,bangMassachusetts.Chắcbabốntiếnggìđó.”

“‘Vậymaianhmớivềrồi.”

“Hyvọngkịpbữasáng.”

Cônởnụcườianh-nghĩ-anh-đang-đùa-với-ai-đâycủamình.

Gurneytoanđithìkhựnglạirồingồixuốngcạnhgiường.“Vụánnàylạlắm,”anhmuốnnóichocôhiểusựbấtđịnhcủaanhvềvụán.“Cànglúccànglạ.”

Madeleinegậtđầu,khônghiểusaođãdịulại.”Anhkhôngnghĩđâylàloạihungthủgiếtngườihàngloạtthôngthườngư?”

“Ừ.Khôngphảihungthủthôngthường.”

“Vìhắnliênlạcquánhiềuvớicácnạnnhânư?”

“Đúng.Còncácnạnnhânthìlạiquáđadạngvềđặcđiểmcánhâncũng

Page 303: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

nhưvịtríđịa lý.Thôngthường,giếtngườihàngloạtai lạiđikhắpnơitừvùngCatskillschođếnvùngĐôngBronxrồiđếnTrungMassachusettsđểtheođuổimấytay tácgiảnổi tiếng,mấytaygácđêmvềhưu,vàmấytayđơnđộckhóchịuchứ.”

“Họhẳncóđiểmchungnàođó.”

“Họđềucótiềnsửnghiệnrượuvàbằngchứngchothấyhungthủtậptrungvàovấnđềnày.Nhưngnhấtđịnhhọcòncóđiểmchungnàokhácnữa–nếukhôngtạisaolạichọnnạnnhâncáchxanhauhơnbatrămcâysốchorắcrốicơchứ?”

Haingườiimbặt.Gurneylơđãngphủithẳngtấmganệmnằmgiữahaingười.Madeleinenhìnanhmộtchập,taycôvẫnđặttrênsách.

“Anhnênđithìhơn,”anhnói.

“Cẩnthậnđấy.”

“Ừm.”Anhđứngdậychầmchậm,uểoảinhưbịviêmkhớp. “Sángmaigặpemnhé.”

Cônhìnanhbằngnétmặtmàanhchẳngbaogiờcóthểdiễntảđượcbằng lờihay thậmchínóiđượcnó tốthayxấu,nhưnganhhiểu rõ.Anhcảmnhậnđượcnógầnnhưchạmvàogiữalồngngựcanh.

Khianh rẽkhỏiđườngcao tốc thuphíMassachusetts thìđãquánửađêmvàkhianhláiquaconđườngcáihoangvắngởSothertonthìđãmộtgiờrưỡisáng.Mườiphútsau,trênconđườngQuarrycónhiềuvếtxelún,anhđếnmộtnơicómộttoánxecảnhsátđậubừabãi,mộtxetrongsốđóđangnhấpnháyđèn.Anhtấpxesátbênchiếcxenhấpnháy.Khianhbướcrakhỏixe,mộttaycảnhsátcáukỉnhmặcsắcphụcxuấthiệntừtrongcỗmáyánhsáng.

“Gượmđã.Anhnghĩanhđangđiđâuvậy?”Ycóvẻkhôngchỉcáukỉnhmàcònkiệtsứcnữa.

“TôitênGurney,đếnđâygặpthanhtraGowacki.”

“Vềviệcgì?”

“Anhtađangmongtôiđến.”

“Vềviệcgìmớiđược?”

Page 304: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Gurneytựhỏi liệutháiđộcáukỉnhcủagãnàyxuấtpháttừmộtngàydàiđằngđẵnghaytừtháiđộdởhơivốnthuộcvềbảnchất.Anhkhônggiỏichịuđựngnhữngtháiđộdởhơivốnthuộcvềbảnchất.

“Anhtayêucầutôiđếnđây.Anhcầngiấytờxácminhkhông?”

TaycảnhsátbậtđènpinlênchiếuvàomặtGurney.“Anhnóianhlàaicơ?”

“Gurney,thanhtrađặcbiệt,từphòngcôngtốquận.”

“Saohồinãykhôngnóimẹranhưvậy?”

Gurneycườimàmặtkhôngcóchútcảmxúcgìgọilàthânthiện.

“VậyanhcóđịnhnóivớiGowackilàtôiđếnrồikhông?”

Saumộthồidodựđầythùđịch,cuốicùngtaycảnhsátcũngquaylưngđiđếnmépngoàimộtlốixechạydàitrêndốcdẫnvàomộtngôinhàmà,dưới những cung sáng di động soi rọi hiện trường để kỹ thuật viên làmviệc,dườngnhưchỉmớihoànthànhphânnửa.Chẳngcầnmời,Gurneyđitheoy.

Lốiđiđếngầncănnhàthìcắtngangvàobờdốcbêntráivàdẫnxuốngmộtgaranhỏdướitầnghầmchỉđểđượchaixemàhiệnthờiđangcósẵnmộtchiếc.ThoạtđầuGurneynghĩcửagarađangmở,nhưngsauđóanhnhậnragarakhôngcócửa.Lớptuyếtdàyhơnmộtphânphủtrênlốiôtôchạydàivàotậnbêntrong.Taycảnhsátdừngchânởlốivàobịchăngdâyvàngxungquanh,rồihétlớn,“Mike!”

Khôngcótiếngtrảlời.Taycảnhsátnhúnvainhưmuốnnóiyđãnỗlựchếtsứcnhưngthấtbạivàđànhphảichấpnhận.Đúnglúcđó,mộtgiọngnóimệtmỏicấtlêntừsânsau.“Ởđằngsaunày.”

Không chần chừ, Gurney vòng quanh chu vi dây vàng hướng về phíatiếngnói.

“Nhớ phải luôn đứng ngoài dây vàng đấy nhá.” Lời cảnh báo của taycảnhsátđậpvàotaiGurneynhưtiếngsủacuốicùngcủamộtconchócáukỉnh.

Vòngquanhgócsaucănnhà,anhnhậnthấykhuvựcsáng trưngnhưbanngàydướiánhđènchóichangnàykhônghẳnlà ‘cáisân’màanhđã

Page 305: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

mongđợi.Cũngnhưngôinhà,nóphôbàymộtsựphatrộnlạlẫmgiữadởdangvàtiêuđiều.Mộtngườiđànôngvócdángnặngnềcómáitóchóidởđangđứngởcửasau,trênmộtbậctamcấpthôsơđượclàmtạmbợbằngnhữngtấmgỗkíchthước2x10.Cặpmắtngườiđànônglướtquakhoảngđấttrốngrộnghơnhainghìnmétvuôngtáchngôinhàrakhỏimộtbụicâysơn.

Mặtđấtlồilõmnhưchưatừngđượcsanphẳngsaukhimóngđượclấpđấtlại.Nhữngmảnhgỗlàmgiànchấtđốngchỗnàychỗkiađãngảxámdothờitiết.Ngôinhàchỉmớiđượclợpngoàiphânnửa,vàlớpnhựachốngẩmtrênlớpgỗdánbênngoàiđãphaimàuvìphơisươnggió.Cócảmgiácnhưđâykhôngphảilàmộtnơiđangthicôngmàlàmộtnơiđãbỏlửngthicông.

KhiánhmắtngườiđànôngchắcmậpấyđếnchỗGurney,anhtanhìnanhchămchútrongvàigiâyrồihỏi, “AnhlàngườiđếntừvùngCatskillssao?”

“Đúngvậy.”

“Đidọctheodảibăngkhoảng3métnữa,rồibướcphíadướidảibăng,đivòngquađây racửasaunào.Anhnhớ tránhxachỗdấuchânđi từngôinhàđếnlốixeravàođấy.”

ĐâycóthểlàGowacki,nhưngvốnkhôngthíchgiảđịnhnênanhhỏivànhậnđượcmộtcâukhẳngđịnhậmừ.

Khiđingangquabãiđấttrốngmàtrướcđâylẽralàsânsau,Gurneytiếnđủgầnđếnchỗdấuchânđểcóthểnhậnrasựtươngđồnggiữachúngvớinhữngdấuchânởchỗviện.

“Nhìnthấyquenkhông?”Gowackihỏi,mắtchămchúnhìnGurneymộtcáchtòmò.

Khảnăngnắmbắtcủataythámtửtròntrĩnhnàykhôngcóvẻgìlàngớngẩncả,Gurneynghĩ.Anhgậtgù.Giờthìđếnlượtanhthểhiệnkhảnăngnắmbắttìnhhuống.

“Mấydấuchânnàykhiếnanhbănkhoănà?”

“Chútđỉnh,”Gowackinói. “Cũngkhônghẳn làdodấuchânđâu.Điềulàmtôibănkhoănhơnlàvịtrícáixácsovớidấuchân.Anhcóbiếtđược

Page 306: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

thứgìmàtôikhôngbiếtkhông?”

“Vịtrícáixáccóhợplýhơnkhôngnếuhướngđicủadấuchânđượcđảongượclại?”

“Nếuhướngđiđược…Chờchútđã…Đúngrồi,chếttiệtthật,hợplýhoàntoànrồi!”AnhtanhìnGurneytrântrân.“Chúngtađangđốiphóvớivấnđềquáiquỷgìđây?”

“Trước nhất, chúng ta đang đối phó vớimột kẻ đã giết 3 người trongtuầnvừarồi–3chỉlàconsốmàchúngtabiếtthôi.Hắnlàmộtkẻmưumôvàcầutoàn.Hắnđểlạirấtnhiềumanhmốinhưngchỉlànhữngmanhmốihắnmuốnchúngtathấythôi.Hắncựckỳthôngminh,cólẽcóhọcthứcvàchắchẳnghétcảnhsátcònnhiềuhơncảghétcácnạnnhân.À,cáixácvẫncònởđâychứ?”

GowackitrôngnhưđangghilạitừnglờiđápcủaGurneytrongđầu.Cuốicùnganhtanói,“Vâng,xácvẫnởđây.Tôiđãmuốnanhxemxáckhinãyrồivìnghĩcóthểanhsẽnghĩrađượcthứgìđódựavàonhữnggìanhbiếtvềhaicáixáckia.Sẵnsàngxemchưa?”

Cửasaudẫnđếnmộtkhuvựcnhỏchưahoàntấtcóvịtrícácốngnướcđượclắpđặtsơsài,chothấyđâycólẽsẽlàphònggiặtủi,nhưnglạichẳngcómáygiặthaymáy sấynào.Cảmột tấm thạchcao trên lớpcáchnhiệtcũngkhôngcó.Hệthốngchiếusángchỉgồmmộtbóngđèntrònđặttrongkhungđènmàutrắngrẻtiềngắnchặtvàorầmtrầnphơira.

Dướiánhsángsơsàikhôngmấyhiếukhách,cáixácnằmngửangangchỗcửakhôngđượcsửasang,nửanàynằmtrongkhuvựcphònggiặtủitươnglai,nửanọnằmtrongnhàbếp.

“Chotôixemkỹhơnđượckhông?”Gurneynhănmặthỏi.

“Thìanhđếnđâylàđểxemkỹmà.”

Nhìnsáthơn,anh thấymộtvũngmáuđãđông từnhiềuvếtđâm lankhắp sàn bếp và dướimột chiếc bàn điểm tâm có lẽmua ở tiệm đồ cũ.Gươngmặtnạnnhânđầyvẻgiậndữ,nhưngnhữngđườngnétchuachátinhằn trên khuônmặt lớn và cứng đờ là sản phẩm củamột đời người vàchẳngtiếtlộđiềugìvềvụtấncôngcuốicùngdẫnđếncáichết.

Page 307: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Trôngôngtarấtbấtmãn,”Gurneynói.

“Mộtlãochómákhốnkiếpthìcó.”

“TôiđoántrướcđâyanhgặprắcrốivớiôngKartchphảikhông?”

“Không gì ngoài rắc rối. Mà toàn là rắc rối không cần thiết mẹ gì.”Gowackinhìncáixáctrừngtrừngnhưthểcáikếtđầymáumevàtànbạocủanóchưaphải làhìnhphạttươngxứng. “Thịtrấnnàocũngđềucókẻgâyrối–mấytênsayxỉngiậndữ,mấytênnhếchnhácbẩnthỉubiếnnơiởthànhchuồngheođểchọc tứchàngxóm,mấythằngkhốnmàvợcũcủabọnhọphảixin lệnhbảovệ,mấy thằngnguđểchósủacảđêm,mấykẻquái đản mà bà mẹ nào cũng muốn con mình cách xa ba thước. ỞSotherton này đây, tất cảmấy thằng ngu đó gói gọn lại trongmột gã –RichieKartch.”

“Nghenhưmộtgãlậpdịnhỉ.”

“Tòmòmộtchút,hainạnnhânkiacógiốngvậychútnàokhông?”

“Nạnnhânđầutiênthìhoàntoàntráingược.Nạnnhânthứhaithìtôivẫn chưa có thông tin chi tiếtnhưng tôi khôngnghĩông ta giốngngườinày.”Gurneynhìnmột lầnnữavàogươngmặtđangchằmchằmnhìntừsànlêntrần,xấuxílúcchếtcũngnhưcảkhisống.

“Tôivừanghĩcólẽtacómộttaygiếtngườihàngloạtđangtìmcáchloạihếtmấytaydởhơirakhỏithếgiới.Saocũngđược,trởlạilờinhậnxétcủaanhkhinãyvềdấuchântrêntuyết.Saoanhbiếtdấuchânsẽhợplýhơnnếuđitheohướngngượclại?”

“Dấuchânđãnhưvậytrongvụánđầutiên.”

Mắt Gowacki thể hiện sự thích thú. “Vị trí cái xác phù hợp với giảthuyếthungthủvàonhàbằngcửasaurồitấncôngnạnnhântrướcmặt.Nhưngdấuchânlạichothấycóngườivàonhàbằngcửatrướcrồirờinhàbằngcửasau.Chẳnghợplýchútnào.”

“Phiềnanhchotôixemquanhchỗnhàbếpđượckhông?”

“Tựnhiênđi.Nhânviênnhiếpảnh,nhânviênphápy,nhânviên thuthậpmẫumáuvàsợivảiđềuởđâycả.Chỉcầnđừngdịchchuyểnthứgìlàđược.Chúngtôivẫnđangtiếptụcxemxéttàisảncánhâncủalão.”

Page 308: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Nhânviênphápycónóigìvềvếtbỏngdothuốcsúngkhông?”

“Vếtbỏngdothuốcsúngư?Mấyvếtđólàvếtdaothôimà.”

“Tôinghingờcóvếtđạnđâuđótrêncáixácmáumeấy.”

“Anhthấyđượcthứgìmàtôikhôngthấyư?”

“Hìnhnhưtôithấymộtlỗtrònnhỏởgóctrầnphíatrêntủlạnh.Cólínhnàocủaanhbìnhluậngìchỗđókhông?”

GowackidõitheoánhmắtcủaGurney.“Anhmuốnnóivớitôiđiềugì?”

“TôimuốnnóiKartchcóthểbịbắntrước,sauđómớibịđâm.”

“Vàdấuchânthậtsựlàđitheohướngngượclạiư?”

“Đúngvậy.”

“Đểtôinóilạixemcóhiểuđúngkhôngnhé.Anhnóitênhungthủvàonhàbằngcửasau,bắnvàocổRichie,lãongãxuống,sauđóhắnđâmvàocổlãohàngchụcnhátnhưđangdầnmộtmiếngbíttếtchóchếtư?”

“VụánởPeonycũnggiốngnhưvậy.”

“Nhưngdấuchân..”

“Hung thủcó thể tạodấuchânbằngcáchđínhvàoủngmộtchiếcđếthứhai–theochiềungược–đểkhiếnainhìnvàocũngtưởnghắnvàonhàbằngcửatrướcvàrờinhàbằngcửasau,trongkhithậtsựlàhắnđivàobằngcửasauvàđirabằngcửatrước.”

“Đúnglàlốbịch.Hắnđangchơitròkhỉgiógìthếnày?”

“Chínhlàcáitừđó.”

“Từgì?”

“Chơitrò.Mộttròchơiquáiquỷ,hắnđãchơi3lầnrồi,vàđangtiếptụcchơi. ‘Bọn bay khôngnhững saimà còn sai bỏmẹ. Tao cho bọn bay hếtmanhmốinàyđếnmanhmốikhácmàbọnbaycũngkhôngtómđượctao.Lũcảnhsátbọnbayvôdụngnhưvậyđó’.Đó là thôngđiệphắngửi chochúngtaởmỗihiệntrường.”

GowackinhìnGurneymộtcáchchậmrãi,dòxét.“Anhtưởngtượngvềgãnàycũngsinhđộnglắm.”

Gurney vừamỉmcười vừabướcquanh cái xácđểđến chỗmột chồng

Page 309: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

giấytrênmặtbếp.“Anhmuốnnóitôihơicườngđiệuư?”

“Tôi không nói chắc được. Ở Sotherton chẳng có bao nhiêu vụ giếtngườicả.Mấyvụnhưvậy5nămmớicómột,vàthườngthuộctrườnghợpcó thểgiảmxuống thànhngộsát.Mấyvụnày thường liênquanđếngậybóngchàyvàthanhnạybánhxetrongbãixecủamấyquánrượulànhiều.Chẳngcódựmưu.Hoàntoànkhôngcógìlàbỡncợtcả.”

Gurneyậmừthôngcảm.Đãbaogiờanhcảnhsátnàythấyvụánnàonặnghơncốýgâythươngtíchđâukiachứ.

“Mấy thứđóphần lớn lànhảmnhí cả,”Gowackinói, nghiêngđầu vềphíachồngthưrácmàGurneyđangcẩnthậnlậtxem.

Gurney toan đồng ý thì ở dưới cùng đống giấy lộn xộn toàn tạp chíPennysavers,tờrơi,tạpchívềsúng,giấythunợ,catalôvũkhíquândụngtồnkho,anhthấymộtphongbìnhỏ,trốngkhôngbịxénhamnhởởphầnnắp,đềđịachỉgửiđếnRichardKartch.Chữviếttỉmỉ,tinhxảo.Mựcmàuđỏ.

“Anhtìmthấythứgìhả?”Gowackihỏi.

“Anhnênđể thứnàyvàobaođựngchứngcứđi,”Gurneynói, taycầmgócphongbìmangramộtchỗtrốngtrênmặtbếp.“Hungthủcủachúngtarấtthíchliênlạcvớicácnạnnhân.”

“Trênlầucònnhiềunữanày.”

GurneyvàGowackiquayngườivềphíagiọngnóimớicấtlên–mộtcậuthanhniêncaotođangđứngởchỗcửaphíabênkianhàbếp.

“Dướimộtđốngtạpchíkhiêudâmtrênbàncạnhgiườngngủcủanạnnhâncó3phongthưnữacóchữviếtbằngmựcđỏ.”

“Chắctôiphải lênđóxemsaomớiđược,”Gowackinóivớivẻ lưỡnglựcủamộtngườitobéođếnnỗilênbậcthangcũngphảiđắnđo.“Bobby,đâylàthanhtraGurneytừDelaware,NewYork.”

“TôilàBobMuffi,”cậuthanhniênvừađáplạivừachìataymộtcáchhồihộpvềphíaGurney,mắttránhnhìncáixáctrênsàn.

Lầutrêncũngcócáibềngoàinửahoàntất,nửabịbỏhoangnhưnhữngchỗkháctrongnhà.Đầucầuthangdẫnđến4cánhcửa.Muffidẫnđường

Page 310: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

đivàocửabênphải.Ngaycảtheotiêuchuẩnlỏnglẻođãđượcthiếtlậpthìtrướcmắt anh vẫn là đống đổ nát. Ở những chỗ thảm không vương vãiquầnáodơhaylonbiađãcạn,Gurneyquansátthấymộtvếtốtrôngnhưvếtmửađãkhô.Khôngkhíphảngphấtmùichua,mùimồhôi.Rèmđượckéokín.Ánhsángtrongphòngđếntừchiếcbóngtrònduynhấtcònhoạtđộngtrongbộđènchùm3bóngởgiữatrần.

Gowackiđiđếnchỗbàncạnhchiếcgiườnglộnxộn.Kếbênđốngtạpchíkhiêudâmlà3chiếcphongbìcóchữviếtmàumựcđỏ,vàcạnhchúnglàmộttờséccánhân.GowackikhôngđụngvàothứgìtrựctiếpmàdùngmộtcuốntạpchítênHotBunslàmkhayxúcbốnmónđồ.

“Tađixuốnglầuxemthửtrongđâycógìnào,”anhtanói.

Bangườitrởxuốngbếp,ởđâyGowackiđểnhữngchiếcphongbìvàtờséclênbànđiểmtâm.Dùngmộtcâybútvàcáinhíplôiratừtúiáo,anhtanhấc lên phầnmiệng bị xé củamỗi phong bì và rút ra những thứ bêntrong. Ba phong thư chứamấy bài thơ nhìn hệt như những bài thơmàMellerynhậnđược,giốngcảđếncáchviếtgọngàngnhưchữviếtcủanicô.

ÁnhmắtGurneyrơivàonhữngdòngthơ“ôngsẽtrảlạithứđãlấy–khiôngnhậnđượcthứđãcho…Ôngvàtôicóhẹnđấy–ông658ạ.”

Tuynhiên,mónđồ làmanhchúý lâunhất lại là tấmséc. Sécđề tênngườinhậnlà‘X.Arybdis’vàkýtênởdướilà‘R.Kartch’.Đâyrõrànglàtấmséc chưađổi ra tiềnmàGregoryDermottđã trả lại choKartch. Trên séccũnglàsốtiềnnhưtrênséccủaMelleryvàRudden–289,87đô.Tênvàđịachỉ“R.Kartch,số349đườngQuarry,Sotherton,Mass.01055”ghiởgóctrênbêntráicủaséc

R.Kartch.CócáigìđóvềcáitênnàylàmGurneybănkhoăn.

Cólẽđócũngchỉlàcáicảmgiáckhácthườngmàanhluôntrảinghiệmkhinhìnvàotênmộtngườiquácốintrêngiấy.Nhưthểcáitênấyđãmấtđihơithởcủacuộcsống,trởnênnhỏbéhơn,trởnêncáchlyvớithứđãchonóchỗđứng.Thậtlạ,anhngẫmnghĩ,khitatinmìnhđãthỏahiệpđượcvớicáichết,thậmchícòntinrằngsựcómặtcủanókhôngtácđộngnhiềuđếnta,rằngnóchỉlàmộtphầntrongcôngviệc.Rồinóậpvàotamộtcáchlạthường–trongcáivaitròteotóp,gâybấtan,củamộtcáitênngườichết.

Page 311: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Dùchongườitacócótảnglờnóđinhưthếnào,thìcáichếtvẫncócáchkhiến ta phải chú ý. Nó thấm vào cảm xúc của ta như nước thấm quatườnghầm.

CólẽđólàlýdotạisaocáitênR.Kartchlạicóvẻkỳlạđốivớianh.Haycòncólýdonàokhácchăng?

Page 312: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

40

PhỏngĐoán

Mark Mellery. Albert Rudden. Richard Kartch. Ba người đàn ông. Bamụctiêubịtratấntinhthần,bịbắnvàđâmliêntụcđếnnỗiđầugầnnhưlìakhỏicổ.Họđãlàmgì,riênglẻhayphốihợp,đểphảigâyramộtvụtrảthùrùngrợnđếnthế?

Màcóthậtlàtrảthùkhông?Nhữnglờilẽbónggióvềcuộctrảthùđượctruyềntảitrongthưcókhinàochỉlàtấmbìnhphongcheđậymộtđộngcơthựcdụnghơnchăng,nhưRodriguezđãtừngđềxuất?

Mọichuyệnđềucònkhảnăng.

KhiGurneykhởihànhtrởlạiWalnutCrossingthìbìnhminhđãgầnlódạng,vàtrongkhôngkhíđãngậptrànmùihươngtuyết.Anhđãchìmvàotrạngtháinhậnthứccăngthẳngtrongđósựmệtlảtộtcùngganhđuavớisựtỉnhtáonhờkíchthích.Baonhiêusuynghĩ,hìnhảnhlũlượtkéođếntríócanhkhôngtheotrìnhtựhaylogicnào.

Mộthìnhảnhtrongsốđólàtấmséccủangườichết,cáitênR.Kartch.Nógợilênthứgìđóđangngấpnghédướicánhcửalậtchưakhaithôngcủakýức,thứgìđókhôngđúnglắm.Nhưmộtngôisaoyếuớt,nótrốntránhđượcmộtcuộclùngsụctrựctiếpnhưngthithoảnglạixuấthiệntrongtầmnhìnngoạibiêncủaanhmộtkhianhngừngkiếmtìmnó.

Anh gắng sức tập trung vàonhững khía cạnh khác của vụ án, nhưngtâmtríanhkhôngchịu làmviệccó trình tựnữa.Trái lại, anh thấyvũngmáuđãkhômộtnửaấylankhắpsànbếpnơiKartchở,đầubênkiaxáclanra dưới bóng chiếc bàn ọp ẹp. Anhđờđẫnnhìn conđường cao tốc phíatrước,cốgắngxuađihìnhảnhđónhưngchỉcóthểthaythếnóbằnghìnhảnh vếtmáu có kích thước tương tự trênhiênđánhàMarkMellery, rồihìnhảnhnàylạinhườngđườngchohìnhảnhMelleryđangngồitrênchiếcghếgỗngoàitrời,ngườinghiêngvềphíatrước,xinđượcbảovệ,xinđược

Page 313: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

cứunguy.

Ngườinghiêngvềphíatrước,xinđược…

Gurneycảmnhậnđượcáplựccủanhữnggiọtnướcmắtđangứara.

Anhtấpxevàomột trạmnghỉ.Chỉcómộtchiếcxekhác trongbãixenhỏhẹp,vàtrôngnónhưđangbịbỏlănlóchơnlàđangđậu.Anhthấymặtnóng ran,hai tay lạnhngắt.Việc không thểnghĩ thông suốt làmanh sợhãi,làmanhcảmthấybấtlực.

Kiệtquệlàmộtlăngkínhmàquađóanhthườngthấycuộcđờimìnhlàmộtthấtbại–mộtthấtbạicàngnhứcnhốihơntrướcvôsốnhữngtưởngthưởngtrongnghềchồngchấtlênanh.Cácnhậnthứcđâylàtròchơikhămmàtâmtrímỏimệtcủaanhđangbỡncợtvớibảnthâncũngkhông làmchonókémsức thuyếtphụcmộtchútnào.Suychocùng,anhcóvôvànbằng chứng cơmà.Làmột thanh tra, anhđãphụ lòngMarkMellery. Làmột người chồng, anh đã phụ lòng Karen, và giờ đây lại đang phụ lòngMadeleine.Làmộtngườicha,anhđãphụlòngDanny,vàgiờđâylạiđangphụlòngKyle.

Trínãocủaanhcógiớihạn,vàsaukhichịuđựngthêmmườilămphútbịcắtrạchnhưthế,nótắtngóm.Anhthiếpvàomộtgiấcngủngắnđểlấylạisức.

Anh không rõ đã thiếp đi bao lâu, gần như chắc chắn là ít hơnmộttiếng,nhưngkhianhthứcdậy,sựchuyểnbiếntâmlýlúcnãyđãquađivàthayvàođólàmộtsựsángsuốtkhôngchútvướngngại,cổanhcứngkinhkhủng,nhưngxemrađâylàmộtcáigiánhonhỏmàanhphảitrả.

CólẽgiờđâytrongtâmtríđãcóchỗnênmộtcáchnhìnmớimẻvềđiềubíẩnliênquanđếnhộpthưởWycherlyđãbắtđầuhìnhthànhtrongtâmtríanh.Haigiảthuyếtbanđầudườngnhưchưabaogiờlàmanhthỏamãnhoàntoàn.Giảthuyếtthứnhấtchorằnghungthủđãchỉthịnạnnhângửisécđếnnhầmsốhộpthư(khôngkhảdĩ,vìhungthủrấttỉmỉ).GiảthuyếtthứhaichorằnghộpthưđólàđúngnhưngđãxảyrachuyệnngoàidựtínhnênDermottnhậnđượcsécvàngâythơgửitrảlạitrướckhihungthủlấythưbằngphươngthứcnàođómàhắnđãnghĩra.

NhưnggiờđâyGurneylạithấyđượccáchlýgiảithứba.Giảsửhộpthư

Page 314: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

đólàđúngvàkhôngcóchuyệnxảyrangoàidựtínhthìsao?Giảsửmụcđíchđòi séckhôngphảiđểđổi ra tiềnmặt thì sao?Giảsử tênhung thủbằngcáchnàođóxâmnhậpvàođượchộp thư,mởphongbì ra, xemséchoặcsaochépséc,xongbỏsécvàolạiphongbì,niêmkínlạirồiđểlạivàotronghộpthưtrướckhiDermottđilấythư?

Nếukịchbảnmớinàygầnvớisựthậthơn–nếuhungthủthựctếđangsửdụnghộpthưcủaDermottvàomụcđíchriêng–thìnómởramộtconđườngmớiđầylýthú.Gurneycóthểgiaotiếptrựctiếpvớihungthủ.Bấtluậncáiýnghĩnàycómộtnềnmóngvềmặtgiảthuyếtlỏnglẻođếnđâu,bất luận anh vừa ngập chìm trong bao nhiêu rối rắm và chán nản đếndườngnào,nó vẫn làmanhhứngkhởiđếnnỗinhiềuphút sau anhmớinhậnramìnhđãđưaxerakhỏitrạmnghỉ,hốihảphóngxevềnhàvớivậntốcmộttrămbamươiki-lô-métmỗigiờ.

Madeleineđãđirangoài.Anhđểvítiềnvàchìakhóalênbànđiểmtâmrồi cầm lênmảnh giấy ghi chú nằm đó. Nét chữ củaMadeleine nhanhnhảu,sạchđẹpvà,nhưmọikhi,ngắngọnđầythửthách:“Đãđếnlớpyoga9giờsáng.Trởvềtrướcbão.5tinnhắn.Cáđócóphảicábơnkhông?”

Bãonào?

Cánào?

Anhmuốnvàophònglàmviệcnghe5tinnhắnmàanhcholàcôđãnóiđến,nhưngcómộtthứkhácanhmuốnlàmtrước,mộtthứcấpbáchhơn.Nghĩđếnchuyệnmìnhcó thểviếtvàgửichotênhungthủmộtbức thưquahộpthưcủaDermottlàanhlạiháohứcmuốnbắttayvàolàmngay.

Anhhìnhdungrađượckịchbảnnàyrấtlunglay,giảđịnhchồngchấtgiảđịnh,nhưngnócómộtsứchútrấtlớn.Cơhộilàmđượcchuyệngìđórấtkíchthíchsovớibaochánnảntrongquátrìnhđiềutravàcáicảmgiácsởngáyrằngmọitiếntriểncủahọcóthểđềunằmtrongkếhoạchcủakẻthù.Nôngnỗivàthiếulýtríđếnđâuthìcáicơhộiđượcnémlựuđạnquabờtườngnơikẻthùcóthểđangẩnnấprấtkhócưỡng lại.Việcduynhấtcầnlàmlàchếratráilựuđạnđó.

Anh thật sựnênnghe tinnhắn.Có thể có chuyệncấpbách,hệ trọnghơnthìsao.Anhtoanđiđếnphònglàmviệc.Nhưngmộtcâuthơchợtnảy

Page 315: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

lêntrongđầuanh–cáicâuanhkhôngmuốnquên,mộtcặpcâuthơvầnnhau,khởiđầuhoànhảochomộtlờituyênbốđếnvớitênhungthủ.Thíchthú,anhcầmlêntậpgiấyvàbútMadeleineđãđểtrênbànrồibắtđầuviết.Mườilămphútsau,anhđặtbútxuốngrồiđọctámdòngthơviếtbằngnétchữcầukỳ,nắnnót.

Ủngngược,súngđượcgiảmthanh,

màylàm,taobiếtrànhrànhrasao.

Trònàysẽkếtthúcmau,

bạnngườichếtsẽcứasâucổmày.

Coichừngnắngdữtuyếtdày,

đêmngàycũngthế,coimàychạyđâu.

Mộphầnanhấytaotrông,

rồiđưahungthủxuốngtầngngụcsâu.

Ưngý,anhlautờgiấysạchhếtdấuvântay.Cócảmgiácthậtlạkhilàmnhưvậy–ámmuội,lẩntránh–nhưnganhxuacáicảmgiácđósangmộtbên,lấymộtphongbì,rồiđềtênngườinhậnlàX.ArybdisvànơiđếnlàhộpthưcủaDermottởWycherly,bangConnecticut.

Page 316: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

41

TrởVềThếGiớiThựcTại

Gurney xuống chỗ hộp thư kịp lúc đưa chiếc phong bì cho Rhonda,nhânviênbưuđiệnthaythếhaingàymộttuầnchongườiđưathưthườnglệlàBaxter.Khianhtrởvàonhàquabãicỏ,sựháohứctrướcđóchưagìđãbị giày vò bởi sựhốihận vốn luôn theo saunhữnghànhđộngbồngbộthiếmthấycủaanh.

Anhnhớra5tinnhắncủamình.

TinnhắnđầutiênđếntừphòngtrưngbàyởIthaca.

“David, Sonya đây. Chúng ta cần nói chuyện về dự án của anh. Chẳng cóchuyệngìxấuđâu,mọichuyệnđềutốtđẹpcả,nhưngchúngtacầnnóichuyệngấp,rấtgấp.Tôisẽởphòngtranhđến6giờchiềunay,hoặclátnữaanhcóthểgọichotôiởnhà.”

TinnhắnthứhailàcủaRandyClamm,vàcậutanghecóvẻháohức.

“Gọivàodiđộngcủaanh,nhưnghìnhnhưđiệnthoạibịhỏng.Chúngtôitìmthấyvài lá thư trongnhàRuddenvàmuốnanhxem thửcóquenkhông.HìnhnhưAlnhậnđượcmấybàithơngắnquáiđảntrongthưmàổngkhôngmuốnvợxemthìphải.Ổnggiấudướiđáyhộpđồnghề.Chotôimộtsốđểtôifaxchoanhxem.Cảmơnnhiều.”

Tinnhắn thứba là của JackHardwickởBCIvới tháiđộkhinhkhinhlồnglộncủahắn.

“Ê,Sherlock,ngheđồncáigãcủaanhcóthêmvàinấctrênsúngnữahả.Anhchắcbậnlắmnênkhôngthểthôngbáochoôngbạnlâunămcủaanhnhỉ.Trongmộtlúcđiênkhùng,tôirấtmuốnnghĩrằng,gọichoJackHardwickhènmọnnàyđúnglàviệclàmhạthấpphẩmgiácủangàiSherlockGurneyChóChếtđâymà.Nhưngdĩnhiênanhđâuphảihạngngườiđóđúngkhông?Tôithậtxấuhổquá!Chỉmuốnchoanhthấykhôngcóchuyệngiậndỗigìđâu,tôigọiđểbáochoanhbiếtvềmộtcuộchọpmặtđangđượclênkếhoạchchongàymai–chúngtasẽbáo

Page 317: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

cáotiếnđộcủaBCIvềvụánMellery,gồmcómộtphiênthảoluậnđánhgiátácđộngcủacácdiễnbiếngầnđâyởQuậnBronxvàSothertonđốivớihướngđiềutra.ĐạiúyRodriguezsẽchủtrìcuộchọp lộnxàbầnnày.ỦyviêncôngtốKlineđangđượcmời,vàhắnchắcchắnsẽmờianhrồi.Tôinghĩanhcầnbiếttrướcvậythôi.Cóbạnbèđểlàmgìphảikhông?”

TinnhắnthứtưlàcuộcgọicủaKlineđúngnhưdựđoán.Nókhôngcóvẻgìlà‘mờimọc’cả.Nănglượngtronggiọngyđãđặclạithànhmộtsựkíchđộng.

“Gurney,diđộngcủaanhbịcáikhỉgiógìvậy?Chúngtôiliênlạctrựctiếpvớianh không được nên phải thông qua cảnh sát Sotherton. Họ bảo anh rờiSothertoncáchđâyhaitiếngrưỡirồi.Họcònchotôibiếthiệnchúngtađanggiảiquyếtvụánmạngthứbadocùngmộtngườigâyra.Chitiếtnàyquantrọngđấy,anhthấyvậykhông?Cóphảicóchuyệngìmàđánglẽanhphảigọiđiệnbáotôibiết rồi không? Chúng ta cần nói chuyện càng sớm càng tốt. Phải quyết địnhnhiềuchuyệnlắmnêncầncàngnhiềuthôngtincàngtốt.TrưamaiBCIcóhọp.Ưutiênsốmộtđấy.Nhậnđượctinnhắnnàythìgọichotôingay.”

TinnhắncuốicùnglàcủaMikeGowacki.

“Chỉmuốnanhbiếtlàchúngtôiđãmoirađượcmộtviênkẹođồngtừcáilỗtrongtườngnhàbếp.Loại0.38nhưanhnói.Cònmộtpháthiệnnhonhỏnàynữasaukhianhđi.Chúngtôiđangkiểmtrahộpthưtìmxemcònbứcthưtìnhmựcđỏnàonữakhôngthìpháthiệnthấymộtconcáchết.Tronghộpthưđấy.Anhkhôngcóđềcậpđếnconcáchếtnàotrongphươngthứcgâyáncả.Nếunócóýnghĩagìthìchotôibiếtnhé.Tôichẳngphảilàchuyêngiatâmlýgìcả,nhưngtheotôihungphạmcủachúngtanhấtđịnhlàmộtthằngđiên.Chỉcóbấynhiêuthôi.Tôivềnhàđánhmộtgiấcđây.”

Cá?

Anh trở ra bếp, đến bàn điểm tâm xem lại mảnh giấy ghi chú củaMadeleine.

‘Đãđếnlớpyoga9giờsáng.Trởvềtrướcbão.5tinnhắn.Cáđócóphảicábơnkhông?’

Saocôấylạihỏivậy?Anhkiểmtrathờigiantrênchiếcđồnghồquảlắccũkỹđểtrêntủchén.9giờrưỡi.Giốngbìnhminhthìhơn,ánhsángđivào

Page 318: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

cánhcửakínhkiểuPhápxámxịtmộtmàulạnhlẽo.Trởvềtrướcbão.Quảthậttrờitrôngnhưsắpcógìđó,cólẽlàtuyết,hyvọngkhôngphảimưagiórétmướt.Vậylàcôấysẽvềnhàtrễlắmlàmườigiờrưỡi,cóthểlàmườigiờnếucôấyloxachuyệnđườngsá.Lúcđóanhcóthểhỏichuyệnconcábơn.Madeleinekhôngphải làngườihay losâu tínhxa,nhưngcôghétđườngtrơntrượt.

Anhđangtrởlạiphònglàmviệcđểgọiđiệnthoạilạichovàingườithìchợt nhận ra một điều. Địa điểm xảy ra án mạng thứ nhất là thị trấnPeony,vàhungthủđểlạimộtbônghoamẫuđơncạnhxácnạnnhânthứhai.Địađiểmxảy ra ánmạng thứhai là khudân cưnhỏởBronx thuộcFlounderBeach,nhưvậysuyđoáncủaMadeleinevềconcáởhiệntrườngthứ ba cho thấy sự thâm thúy đặc thù của cô và gần như chắc chắn làđúng.

Trướctiên,anhgọilạichoSởCảnhsátSotherton.ViêntrungsĩtiếptânnốimáychoanhđếnhộpthoạicủaGowacki.Anhđểlạihaiyêucầu:yêucầuxácnhậnconcáđólàcábơnvàyêucầuđượcxemảnhchụptừphòngđạn đạo để họ có thể xác nhận những viên kẹo đồng trong tường nhàKartchvà trongtườngnhàMelleryđềuđếntừcùngmộtkhẩusúng.Anhkhôngnghingờgìnhiềuhaikhảnăngđó,nhưngnhấtđịnhanhphảichắcchắnhoàntoàn.

RồianhgọichoKline.

SánghômđóKlineđangởtòa.EllenRackofflặplạinhữnglờiphànnàncủataycôngtố,khiểntráchGurneyrấtkhóliênlạcvàkhôngthườngxuyêncậpnhậttintứcchohọ.CôtabảoanhkhôngnênbỏcuộchọpquantrọngtrưamaiởBCI.Nhưngngaycảtrongbàilênlớpnàycôtacòntìmcáchthổivàođómộtsắctháigợitình.Gurneytựhỏiliệucóphảivìmấtngủmàanhlạigàndởnhưvậykhông.

AnhgọichoRandyClamm,cảmơncậutađãcậpnhậtthôngtin,vàchocậusốfaxcủavănphòngcôngtốquậnđểcậugửithưtừcủaRuddenđếnđó,cộngvớisốfaxcủaBCIđểRodriguezcóthểnhậnđượcmộtbộtươngtự.Rồianhcậpnhậtchocậu tabiếtvề tìnhhìnhcủaRichardKartch,kểcảmốiliênquangiữavụđóvớicábơnvàchobiếtyếutốrượugiờđâyđãhiện

Page 319: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

rõtrongcảbavụán.

VềphầnSonya,anhcóthểgọisau.AnhcũngkhôngcầnphảigấpgápgọichoHardwick.TâmtríanhkhôngngừngnhảyđếncuộchọpngàymaiởBCI. Chẳng phải nhảy đến đó trong tâm trạng hân hoan gì cho cam –ngượclạilàđằngkhác.Anhghéthọphànhnóichung.Tâmtrícủaanhlàmviệchiệuquảnhấtkhiđơnđộc.Tưduynhómlàmanhnônnaomuốnrakhỏi phònghọp.Vàphong cáchnhanhnhảunhưném lựuđạn của anhkhiến anh đặc biệt không thoảimái về cuộc họp này. Anh không thíchngườikháccứúpmở.

Anhngảmìnhvàochiếcghếbànhmềmmạibằngdathuộctronggócphòngđểsắpxếplạinhữngdữkiệnmấuchốtcủa3vụán,đểnghĩxemgiảthuyết tổng thểnào sẽhợp lý nhất, và làm cáchnàođể thửnghiệmnó.Nhưngbộnãothiếungủcủaanhkhôngchịuhợptác.Anhnhắmmắtlại,vàtấtcảnhữngthứgọilàtưduytuyếntínhtanbiếnđi.Đãngồiđóbaolâuanhkhôngrõ,nhưngkhianhmởmắtra,mưatuyếtnặnghạtđãbắtđầuphủ trắng phong cảnh trướcmắt, và trong sự tĩnhmịch phi phàm anhnghethấytiếngxephíacuốiđườngđangđếncànglúccànggần.Anhnhấcmình ra khỏi ghế rồiđi vàobếp,đến chỗ cửa sổ vừakịp lúc thấyxe củaMadeleinemấtdạngsaukhothóccuốiđườnglộ.Cólẽcômuốnkiểmtrahộpthư.Mộtphútsau,điệnthoạireng.Anhnhấcchiếcđiệnthoạiconđểtrênmặtbếp.

“Hayquá–anhvềrồi.Ngườiđưathưđếnchưathế,anhbiếtkhông?”

“Madeleinehả?”

“Emđangđứngchỗhộpthưdướinày.Emcóthưmuốngửi,nhưngnếuôngtađếnrồithìembỏthưtrongthịtrấncũngđược.”

“ThậtrathìlàRhondađưathư,hồinãycôấyđếnrồi.”

“Chếtthật.Đượcrồi,khôngsao,tínhsauvậy.”

Chầmchậm,xecôhiệnralùlùphíasaukhothócvàrẽlênconđườngcỏdẫnđếnnhà.

Côvàonhàqua cửabênhôngbếp, vẻmặt căng thẳngdo lái xe trongtuyết.Rồicôchúývẻmặtkháclạcủaanh.

Page 320: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Cóchuyệngìvậy?”

Đangmảimêsuynghĩchuyệngìđóchợtnảyrakhicôgọichoanhtừchỗhộp thư,nênmãiđếnkhi cô cởi áokhoácvàgiàyxonganhmới lêntiếngtrảlời.

“Hìnhnhưanhvừamớinghĩrađượcgìđó.”

“Tốt rồi!”Cômỉmcườichờanhnói rõhơn, taygiũbông tuyết rakhỏitóc.

“Bíẩnvềconsố–bíẩnthứhaiđấy.Anhbiếthắnlàmnhưthếnàorồi–hoặclàbiếthắnchắclàlàmnhưthếnào.”

“Bíẩnthứhailà?”

“Bíẩnvềconsố19,Mellerycóthuâmlạiđấy.Anhchoemxembứcthưrồimà.”

“Emnhớrồi.”

“HungthủbảoMellerynghĩđếnmộtconsốrồiđọcthầmconsốđóchohắnnghe.”

“Tạisaohắnlạibảoôngtađọcthầm?À,cáiđồnghồkiachạysairồi,”côvừanóivừangướcnhìnchiếcđồnghồquảlắc.

Anhnhìncôchòngchọc.

“Xinlỗi,”cônóilínhí.“Anhnóitiếpđi.”

“Anhnghĩhắnbảoôngtađọcthầmbởivìlàmvậysẽthêmyếutốquáilạvàolờiyêucầu,sẽdẫnôngtaraxasựthậthơnlànóimộtcâuđơngiảnnhư‘Nóichotôibiếtconsốấynào.”

“Emkhônghiểu.”

“Tênhung thủchẳngbiếtMelleryđangnghĩđếnconsốnàocả.Cáchduynhấtđểtìmraconsốđólàhỏiôngta.Hắnchỉmuốntunghỏamùđểcheđậyvấnđềđóthôi.”

“NhưngchẳngphảiconsốđóđượcđềcậptrongmộtláthưhungthủđãbỏvàohộpthưcủaMellerytrướcđórồisao?”

“Đúngvà sai.Đúng là vì con sốđóquả thậtđượcđề cập trong lá thưMellery tìm thấy trong hộp thư vài phút sau, nhưng sai, là vì lá thư đó

Page 321: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

khôngphảinằmsẵntronghộpthư.Thậtrathì,lúcđóláthưchưađượcinra.”

“Emkhônghiểu.”

“Giảsửhungthủcómộtmáy inminigắnvào laptopcủahắnthìsao.HắnđãcósẵnnộidungláthưgửichoMelleryrồi,chỉthiếuconsốđúngnữathôilàhoàntấtláthư.VàgiảsửlúcđóhungthủđangngồitrongxecạnhhộpthưcủaMellerytrênconđườngquêtốitămchạyngangquaviện.HắngọivàosốdiđộngcủaMellery–nhưemvừagọichoanhtừchỗhộpthưcủamìnhđấy–thuyếtphụcôngtanghĩđếnmộtconsốrồi‘đọcthầm’consốđó.Melleryvừađọcxongconsốthìtênhungthủliềnnhậpsốđóvàonộidungláthưrồibấmnútin.Nửaphútsau,hắnnhétthưvàophongbì,némvàohộpthư,rồi láiđi– làmngườitatưởnghắnđọcđượcýnghĩngườikhácnhưmavậy.”

“Rấtthôngminh,”Madeleinenói.

“Hắnhayanh?”

“Đươngnhiênlàcảhaingười.”

“Anhnghĩnhưvậylàhợplý lắm.Hắnthuâmtiếngxecộcũnghợplýnốt–đểngười ta tưởnghắnởđâuđóchứkhôngphải là trênđườngquêyêntĩnh.”

“Tiếngxecộư?”

“Tiếng xe cộđược thu sẵn.Mộtnhân viên giámđịnh giỏi ởBCI chạymộtchươngtrìnhphântíchâmthanhtrênđoạnbăngMelleryghitừcuộcgọivàpháthiệnracóhailoạiâmthanhnềnđằngsaugiọngcủahungthủ–tiếngđộngcơxevàtiếngxecộ.Tiếngđộngcơlàthếhệthứnhất–nghĩalà,âmthanhthậtrađangphátracùnglúcvớigiọngnói–nhưngtiếngxelàthếhệthứhai,nghĩalàtiếngxeđãđượcthusẵnvàphátlạicùnglúcvớitiếngnóitrựctiếp.Thoạtđầuchuyệnchẳnghợplýgìcả.”

“Giờthìhợplýrồiđấy,”Madeleinenói,“vìanhđãtìmđượccâutrảlờirồi.Giỏilắm.”

Anhnhìnkỹcô,cốtìmsựmỉamaithườngẩnnấpdướinhữnglờinhậnxétcủacôvềviệcanhdínhlíuvàovụánnàynhưngkhôngtìmthấygìcả.

Page 322: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Côđangnhìnanhbằngsựngưỡngmộchânthật.

“Emnóithậtđấy,”cônói,nhưthểđãpháthiệnrasựngờvựccủaanh.“Emrấtấntượng.”

Mộthồiứcquayvềvớianh,mangtheosựngậmngùiđángsửngsốt:côthườngxuyênnhìnanhnhưvậytrongnhữngnămđầumớicưới,thậttuyệtbiếtbaokhithườngxuyênnhậnđượcbằngnhiềucáchkhácnhausựủnghộtrìumếncủamộtngườiphụnữthôngminhsắcsảođếnthế,sựgắnkếtgiữahọđãnhư thế, vô giábiếtbao.Vàkìa,nóđãxuấthiện trở lại, sốngđộngtrongđôimắtcô,dùcóthểchỉlàmộtphầnnhỏnhoiđánghânhoan.Rồicôxoayngườimộtchútvềphíacửasổ,ánhsángnhánhemlàmmờnétmặtcủacô.Côhắnggiọng.

“À,mìnhmuacáiđồcàotuyếttrênmáinhàmớichưathế?Ngườitanóitrướcnửađêmlượngtuyếtsẽtừhainhămđếnbamươixăng-ti-métđấy,emchẳngmongphòngchứađồbịdộtlầnnữađâu.”

“Hainhămđếnbamươixăng-ti-métư?”

Anhnhớmangmáng trong kho thóc còn chiếc cào cũ, có thể sửa lạiđượcbằngbăngkeoốngnước…

Côbậtramộttiếngthởdàinhẹrồiđivềphíacầuthang.“Emdọnsạchphòngchứađồcũngđược.”

Anhkhôngnghĩrađượcđiềugìkhônngoanđểnói.Điệnthoạiđangđổchuông trênmặt bếp giúp anh khỏi phải nói điều gì đó ngu xuẩn. Anhnhấcmáyởtiếngchuôngthứba.“Gurneyđây.”

“ThanhtraGurney,GregoryDermottđây.”Giọngnóilịchsựnhưngcăngthẳng.

“Phải,anhDermotthả?”

“Cóchuyệnrồi.Tôimuốnchắcchắnlàtôiđangbáocáođúngcơquancóthẩmquyền.”

“Cóchuyện?”

“Tôinhậnđược lá thưnày lạ lắm.Tôinghĩ có lẽnócó liênquanđếnmấy lá thưmà anhbảo tôi cácnạnnhânđãnhậnđấy. Tôi đọc cho anhnghenhé.”

Page 323: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Trướctiênnóichotôibiếtlàmsaoanhnhậnđượcláthưđóđã.”

“Tìnhhuốngtôinhậnđượcthưcònghêtởmhơnlànộidungthưnữa.Chúaạ,nólàmtôisởncảgaiốcđâynày!Thưđượcdánngoàicửasổ–cửasổnhàbếpsátbêncáibànnhỏmàsángnàotôicũngngồiănsángđấy.Vậynghĩalàsaoanhbiếtkhônghả?”

“Làsaocơ?”

“Nghĩa làhắnđang ởđó chứ sao, ngay sát cănnhà, cách chỗ tôi ngủkhôngquámườilămmét.Hắncònbiếtcửasổnàođểdánnữa.Nêntôimớisởncảgaiốcđấy.”

“Anhnói‘biếtcửasổnàođểdán’làsao?”

“Cửasổmàsángnàotôicũngngồiởđóđấy.Đâucótrùnghợpnhưvậy–hắnnhấtđịnhbiết tôingồiở cáibànđóănsáng, vậynghĩa làhắnđangtheodõitôiđâymà.”

“Anhbáocảnhsátchưa?”

“Thìtôiđanggọichoanhđây.”

“Ýtôilàbáocảnhsátđịaphươngấy.”

“À, tôihiểuýanh rồi.Có, tôi cógọi chứ–nhưnghọcócoi trọng tìnhhuốngnàyđâu.Nêntôihyvọnganhgọichohọsẽtốthơn.Anhgọigiúptôiđượckhông?”

“Nóichotôibiếtbứcthưghigìnào.”

“Chờchútđã.Đâyrồi.Chỉhaidòngthôi,viếtbằngmựcđỏ. ‘Mộtthằngchếtthìhếtthằngsống.Giờthìtấtcảnhữngthằngnguđềuphảichết’”

“Anhđọcthưchocảnhsátnghechưa?”

“Đọcrồi.Tôigiải thíchchohọhiểucóthểcó liênquanđếnhaivụánmạng, xonghọnói sángmai sẽ có thanh tra đến gặp tôi, nói giốngnhưchẳngviệcgìphảigấpgápvậy.”

Gurneycânnhắcmặtlợivàhạinếunóichoanhtabiếtbâygiờđãcó3ánmạngrồinhưngnhậnthấynếunóivậysẽlàmanhtahoangmanghơnchứkhôngđượcgì.GiọngDermottchothấyanhtađãđủhoangmangrồi.

“Theoanh,thôngđiệpđócóýnghĩagì?”

Page 324: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Nghĩagìư?”GiọngDermotthoảnglên.“Thưghisaothìcónghĩanhưvậythôi.Thưnóiaiđósẽchết.Chếtbâygiờđấy.Màthôngđiệpnàylạigửichotôi.Nghĩalàvậychứsao,Chúaạ.Mấyanhbịsaovậyhả?Phảicầnbaonhiêuxácchếtthìcácanhmớichúýđếnsựviệcnàyđây?”

“Xinanhbìnhtĩnh.Anhcótêncủaviêncảnhsátmàanhđãnóichuyệnkhông?”

Page 325: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

42

LộnNgược

KếtthúccuộcnóichuyệnkhókhănvớitrungúyJohnNardothuộcSởCảnh sátWycherly qua điện thoại, Gurney đã nhận được lời cam đoanmiễncưỡngrằngmộtcảnhsátsẽđượcpháiđếnbảovệGregoryDermott,ítralàtạmthời,trongkhichờquyếtđịnhcuốicùngtừcảnhsáttrưởng.

Trong khi đó, bão tuyết đã chuyển thành lốc. Gurney đã thức gần bamươi tiếng và biếtmình cầnngủ, nhưng anh quyết định thúc bản thânmột chút nữa và bắcmột bình cà phê lên bếp. Anh gọi với lên lầu hỏiMadeleinecómuốnuốngcàphêkhông.Anhkhônggiảimãđượccâutrảlờiđơnâmtiếtcủacôdùlẽraanhphảibiếtnólàgì.Anhhỏilầnnữa.Lầnnàytiếng“Không!”nghelớnvàrõ–anhnghĩlớnvàrõhơnmứccầnthiết.

Lúcnày tuyết không có tác dụng an thầnđối với anhnhư thường lệ.Diễnbiếnvụánchồngchấtquánhanh,vàanhbắtđầucảmthấyviệcthảbứcthưthơthẩncủaanhvàohộpthưởWycherlyvớihyvọngliênlạcđượcvới tênhungthủ làmộtsai lầm.Đànhrằnganh ítnhiềucóquyềntựdođiềutra,nhưngcanthiệp‘sángtạo’nhưvậycólẽkhôngnằmtrongquyềnhạncủaanh.Tronglúcanhchờcàphêra,nhữnghìnhảnhvềhiệntrườngởSotherton,gồmcảconcábơn–màanhhìnhdungsốngđộngnhưthểđãthấytậnmắt–đanggiànhchỗtrongtâmtríanhvớimảnhgiấytrêncửasổnhàDermott.Một thằng chết thìhết thằngsống.Giờ thì tất cảnhững thằngnguđềuphảichết.

Kiếmtìmmộtlộtrìnhthoátkhỏibãilầycủacảmxúc,anhchợtnhậnramìnhcóhaiphươngán:mộtlàsửachiếccàotuyếtbịnứt,hailàxemxétkỹhơnvụ‘consố19’đểxemnócódẫnanhđếnđâukhông.Anhchọnphươngánthứhai.

Giảđịnhtròlừalọcấytiếnhànhtheođúngcáchanhnghĩ,thìcóthểrútra kết luận gì?Rằng tênhung thủ rất thôngminh, giàu trí tưởng tượng,bìnhtĩnhdướiáplực,đầydãtâmmộtcáchbỡncợtư?Rằnghắnlàmộtkẻ

Page 326: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

thíchkiểmsoát, lúcnàocũngmuốnkhiếnnạnnhâncảmthấybấtlựcư?Tấtcảnhữngđiểmtrên,nhưngnhữngtốchấtđóđãlàchuyệnhiểnnhiêntừlâu.Thứchưahiểnnhiênlàtạisaohắnlạitiếnhànhkếhoạchtheocáicáchđặcbiệtđó?Gurneychợtnhậnracáidữkiệnnổibậtvềmánhkhóe‘consố19’ấychínhởchỗnólàmộtmánhkhóe.Vàtácdụngcủacáimánhkhóeđólàchongườikháccáicảmtưởnghungphạmhiểurõnạnnhânđếnnỗibiếtđượchọđangnghĩ gì – trongkhikhôngcầnphảibiết gì vềnạnnhâncả.

Chúaạ!

CâuthơtrongbàithơthứhaigửichoMellerylàgìnhỉ?

Gurneyđinhưchạytừnhàbếpvàophònglàmviệc,chộplấyhồsơvụán,rồilậtnhanhxem.Kiarồi!Lầnthứhaitrongngày,anhcảmthấylòngrộnràngvìđãchạmđượcvàomộtphầncủasựthật.

Tôibiếtôngnghĩsao,chớpmắtkhinào,đãởđâu,sẽvềđâu.

Madeleineđãnóigì trêngiườngđêmđónhỉ?Đêmhômquahayđêmhômkianhỉ?Nói làmấythôngđiệpđóđượcviếtmộtcáchchungchungđếnlàkỳlạ–chẳngdữkiện,chẳngtêntuổi,chẳngnơichốn,chẳngcóthứgìlàthậtư?

Tronghứngkhởi,Gurneycảmnhậnđượcnhữngmảnhghéplớncủacâuđố xếp hình đang khớp vào đúng vị trí.Mảnh ghép trọng tâm làmảnhghépmàanhđãcầmlộnngượcngaytừđầu.Mọiviệcgiờđâyxemrađãrõ:nhữnghiểubiết tường tậnvềnạnnhânvàquákhứcủahọchỉ làgiảvờ.Một lần nữa Gurney đọc qua hồ sơ thư từ và điện thoạimàMellery vànhữngnạnnhânkhácđãnhậnđượcnhưnganhlạikhôngtìmđượcchútchứngcứnàochothấyhungthủbiếtcụthểnạnnhânngoạitrừhọtênvàđịachỉcủahọ.Đúnglàcóvẻnhưhắnbiếtchuyệnnghiệnrượumộtthờicủacácnạnnhân,nhưngchodùlàvậy,cũngkhôngthấyhắnnóiđếnchitiếtnào–khôngmộtbiếncố,mộtngười,mộtnơi,mộtthờiđiểmnào.Tấtcảđềukhớpvớihìnhtượngcủamộttênhungthủcốgắngchonạnnhâncủahắncáicảmgiáchắnbiếthọtườngtậntrongkhithựctếlạichẳngbiếtchútgì.

Nếuvậysẽphátsinhthêmmộtcâuhỏimới.Tạisao lạigiếtngười lạ?

Page 327: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Nếucâutrảlờilà,hắnlàkẻbệnhhoạnghétcayghétđắngnhữngaicóvấnđềvềrượu,thìtạisao(nhưRandyClammđãnóivớiGurneyởquậnBronx)khôngnémbomvàocuộchọpgầnnhấtcủaHộiCairượuchoxong?

Một lầnnữanhững suynghĩ của anhbắt đầu chạy lòng vòng, khi sựmệtmỏiđãngậptràntâmtrívàthểxác.Đếncùngvớimệtmỏilàsựhoàinghivềbảnthân.Sựphấnchấnkhinhậnracáchthựchiệnmánhkhóevềconsốvàýnghĩacủanótrongmốiquanhệgiữahungthủvàcácnạnnhânđượcthaybằngcảmgiác tựphêbìnhxưacũrằngđáng lẽanhphảihiểuchuyệnsớmhơn–vàsauđólànỗisợngaycảpháthiệnnàyrốtcuộccũngsẽlàngõcụt.

“Chuyệngìnữathế?”

Madeleineđangđứngchỗcửaphòng,taycầmmộttúirácnilôngmàuđencăngphình,tóccôrốibùsausứmệnhdọnsạchphòngchứađồ.

“Khôngcógì.”

Cônémchoanhmột cáinhìn ‘emkhông tin anhđâu’ rồi đặt túi rácxuốngchỗcửa.“Mấythứnàynằmtrongngănchứađồcủaanh.”

Anhnhìnchằmchằmcáitúi.

Côtrởlạicăngác.

Cơngiótạoramộttiếnghuýtcaovútchỗmộtcánhcửasổcầnmộtlớpchắngiómới.Chếttiệt.Anhmuốnsửanótừlâu.Mỗilầngióđậpvàonhàởgócđólà…

Điệnthoạireng.

GowackigọiđếntừSotherton.

“Phải,đúnglàcábơnthật,”anhtanóimàkhôngbuồnchàohỏi. “Anhlàmthếquáinàomàbiếtthế?”

Xác nhận về con cá ấy đã vực thần trí thiếu ngủ củaGurney ra khỏimiệnghố.Nó tiếp choanhđủnăng lượngđể gọi cho tay JackHardwickkhóưanóivềmộtđiểm làmanhbănkhoănngay từđầu.Chính làdòngđầu tiêncủabài thơ thứba.Vừa táchbài thơ rakhỏi tậphồ sơ, anhvừabấmsốgọiHardwick.

Talàmnhữngviệcđãlàm,

Page 328: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

vìvuikhôngphải,vìtiềncũngkhông,

màvìnợphảitrảxong,

vìnhữngbùđắpchẳngmongkéodài.

Vìmàumáuđỏkhôngphai

nhưaitôđiểmmộtbônghoahồng.

Đểaicũngphảinằmlòng

gieogìgặtnấy,đừnghòngcậyai.

Nhưthườnglệ,phảichịuđựngmộtphútxỉvảbừabãidàidònganhmớicóthểkhiếntaythámtửBCInàychịunghenhữngtrăntrởcủamìnhvàphảnhồi.CâuhồiđápcủahắnđậmchấtHardwick.

“Anhnghĩcáchnóiquákhứtrongthưnghĩa làtrước lúckhửôngbạncủaanhthìhungphạmđãbỏlạiđằngsauvàicáiđầubịcắtrồiư?”

“Hiểnnhiênphảicónghĩanhưvậy,”Gurneynói, “vìkhithưđượcviếtthìcả3nạnnhânmàtabiếtđềucònsốngcả.”

“Vậyanhmuốntôilàmgìnào?”

“Chắctanênyêucầucácsởcảnhsátchothôngtinvềnhữngvụcócáchthứcgâyántươngtự.”

“Anhmuốnchúngtatrìnhbàycáimodusoperandi[18]ấychitiếtđếncỡnàođây?”GiọngđiệuđắcýcủaHardwicklàmchocáitừLatinhấynghenhưmột tròđùa.Hardwick làmột tay theo chủnghĩadân tộcbáquyềnnên có khuynh hướng thấy tiếng nước ngoài là lố bịch, thái độ đó làmGurneyphátcáu.

“Tùyanh.Theotôithìvếtđâmởcổlàđiểmmấuchốt.”

“Hừm. Anh thấy bản yêu cầu này gửi đến đâu thì được? BangPennsylvania, New York, Connecticut, Rhode Island, Massachusetts, cảNewHampshirevàVermontluônư?”

“Tôikhôngbiết,Jack.Anhquyếtđịnhđi.”

“Khungthờigian?”

“5nămtrướcđượckhông?Anhthấyổnlàđược.”

“5nămtrướccũngđượcrồi.”Hắnnóinhưthểkhungthờigiannàocũng

Page 329: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

tệnhưnhau.“AnhsẵnsàngchobuổihọpmặtcủađạiúyRchưa?”

“Maiđúngkhông?Ừ,maitôiđến.”

Cómộtkhoảnglặng.“Vậyanhnghĩthằngchóchếtđiênkhùngnàyđãgâyánđượcmộtthờigianrồiư?”

“Cóvẻnhưlàmộtkhảnăng,đúngkhông?”

Lạimộtkhoảnglặngnữa.“Bênphíaanhcótiếntriểngìkhông?”

Gurney tóm tắt cho Hardwick biết các dữ kiện và kiến giải mới củamình,kếtthúcbằngmộtđềnghị.“TôibiếtMelleryđicainghiệncáchđâymười lămnăm.Có lẽanhnênkiểmtraxemanhấycótiềnánhayhồsơcông cộng nào không – bất cứ thứ gì liên quan đến rượu. Tương tự choAlbertRuddenvàRichardKartch.NhómđiềutraánmạngvụRuddenvàKartchđangnghiêncứutiểusửnạnnhân.Cóthểhọsẽđàorađượcthôngtin gì đó có liên quan. Nhân tiện chúng ta soi mói chút ít lý lịch củaGregoryDermottcũngkhônghạiaicả.Chẳnghiểusaoanhtalạibịcuốnvàocáimớbòngbongnàynữa.HungthủchọnhộpthưWycherlyvìlýdonàođó,vàbâygiờhắnlạiđedọachínhDermottnữa.”

“Hắnsaohả?”

Gurney kể Hardwick nghe chuyện mảnh giấy ‘Một thằng chết thì hếtthằngsống.Giờthìtấtcảnhữngthằngnguđềuphảichết’dántrêncửasổnhàDermottvàcuộctròchuyệnvớitrungúyNardo.

“Anhnghĩchúngtasẽtìmđượcgìkhikiểmtralýlịch?”

“Tìmđượcgìđókhớpvới3dữkiện.Thứnhất,hungthủtậptrungvàonhữngnạnnhâncótiềnsửnghiệnrượu.Thứhai,khôngcóchứngcứnàochothấyhắnquenriêngtừngnạnnhâncả.Thứba,hắnchọnnạnnhânxanhauvềmặtđịalý,điềunàychothấycònmộtyếutốtuyểnlựanàokhácnữahơnlànghiệnrượuvôđộ–mộtyếutốnàođónốikếthọlạivớinhau,vớitênhungthủ,vàcólẽvớiDermottnữa.Tôikhôngbiếtđólàgì,nhưngnếutrôngthấythìtôisẽbiết.”

“Đócóphảilàmộtdữkiệnkhông?”

“MaigặpnhéJack.”

Page 330: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ
Page 331: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

43

Madeleine

Ngàyhômsauđếnđườngđộtmộtcáchlạkỳ.NóichuyệnvớiHardwickxong,Gurneycởi giàynằmsóng soài trênchiếcxôpha trongphòng làmviệc.Anhngủthậtsâu,khônggiánđoạn,suốtphầncònlạicủabuổichiềuvàrồisuốtcảđêm.Khianhmởmắtra,trờiđãsáng.

Anhđứngdậy,vươnvai,nhìnrangoàicửasổ.MặttrờiđangtrườnlênrặngnúinâuphíaĐôngthunglũng,làmanhđoánbâygiờcólẽkhoảngbảygiờsáng.ĐếnmườigiờrưỡianhmớiphảitớicuộchọpcủaBCI.Bầutrờixanhthẳmhoànmỹ,vàtuyếtlấplánhnhưđượctrộnvàonhiềumảnhthủytinh,vẻđẹpvàsựanbìnhcủakhungcảnhlẫnvàohươngcàphêtươingàongạt,làmcuộcsốngtrongphútchốcdườngnhưgiảndịvàtốtđẹpnhưbảnchấtcủanó.Giấcngủdàilàmanhhồisứchoàntoàn.Anhcảmthấyđãsẵnsàng làm chuyệnmà anh đã trì hoãn bấy lâu là gọi cho Sonya và Kyle,nhưngbỗngdừnglạikhinhậnragiờnàycólẽhaingườivẫncònđangngủ.AnhnghĩđếnhìnhảnhSonyađangnằmtrêngiườngmộtvàigiây, rồi rabếp,quyếttâmsauchíngiờsẽgọingay.

NgôinhàmangcảmgiáctrốngtrảivốncómỗikhiMadeleineđivắng.Sựvắngmặtcủacôđượcxácnhậnbởimảnhgiấyanhthấytrênmặtbếp:“Bìnhminh.Mặt trời sắp lên.Tuyệtđẹp.Đigiày tuyết tới rặngnúiCarlson.Càphêtrongbình.M.”Anhvàophòngtắm,rửaráy,đánhrăng.Khiđangchảitóc,anhchợtnghĩmìnhcóthểđuổitheocô.Côđềcậpđếnbìnhminhsắplódạngnghĩalàcôđãrờinhàtrongkhoảngmườiphúttrước.Nếudùngđôiván trượt tuyết việt dã củamình vàmen theo dấu giày tuyết của cô thìchừnghaimươiphútnữaanhcóthểvượtquacô.

Anhmặcquầntrượttuyếtvàủngbọclấyquầnjeans,mặcchomìnhmộtchiếcáolendày,lắpvántrượttuyếtvàochân,rồiquacửasaubướcrađámtuyếtmịn dày khoảng bamươi xăng-ti-mét. Đi hơn 1.600mét quamộtđườngrừngcũkỹcódốchơinghiênglêntrênchạytừphíasaucănnhàcủa

Page 332: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

haingườilàtớirặngnúimàMadeleineđềcập,nơicóthểthấycảnhquanbaoquátcủavùngthunglũngphíaBắcvàdãyđồiđằngxa.Vàohèkhôngthể vượt qua rặngnúinày vớinhữngbụimâmxôi dạimọc rối um tùm,nhưngvàocuốithuvàđông,tầngcâythấpđầygaigócnàylạirútxuống.

Trongkhôngkhílạnhlẽo,chỉnghetiếngkêukhôkhốccủamộtgiađìnhnhàquạđangthậntrọngbaylêntừngọncâytrụilátrướcmặtanhhơn90métvàchẳngmấychốcbiếnmấtphíabênkiarặngnúi,đểlạisaulưngmộtsựtĩnhlặngcònsâulắnghơn.

KhiGurneynhôngười ra khỏi khu rừngvàđặt chân lênmũiđấtbêntrên trang trạiCarlson trên sườnđồi, anh thấyMadeleine.Côđangngồibấtđộngtrênmộtphiếnđácáchanhchừngmườilămmét,nhìnrakhungcảnhthoaithoảilùidầnratậnchântrờivớihaihầmủvàmộtconđườngngoằnngoèoxathẳmlàbằngchứngduynhấtchothấycóngườihiệndiện.Anhdừngchân,sữngsờtrướctưthếbấtđộngcủacô.Trôngcôthật…thậtcôđộcvôcùng…nhưnglạigắnkếtvớithếgiớicủamìnhthậtmãnhliệt.Cônhưngọnhảiđăng, rahiệuchoanhđếnmộtnơinằmngoàitầmvớicủamình.

Không nói không rằng, không có từ nào để kiềm chế cảm xúc, cảnhtượng trước mắt giày xéo tâm can Chúa ơi, có phải anh đang suy sụpkhông?Lầnthứbatrongtuần,mắtanhngấnđầylệ.Anhnuốtnướcbọtrồilaumặt. Cảm thấy choáng váng, anh di chuyển hai tấm ván trượt ra xanhauđểgiữthăngbằng.

Có lẽdo cửđộngcủaanh lọt vào tầmnhìncủacô,hoặcdo tiếngvántrượtkêulêntrongtuyếtkhô,nêncôquaylại.Cônhìnanhtiếnđếngần.Côkhôngnóigì,chỉnhoẻnmiệngcười.Anhcómộtcảmgiáckhálạlẫmlàcônhìnđượctâmhồnanhrõnhưthểxácanh–lạlẫm,vì‘tâmhồn’làmộtkháiniệmanhchưabaogiờ tìmthấyđượcýnghĩa trongđó,một từanhchưahềsửdụng.Anhngồicạnhcôtrêntảngđáphẳngvànhìntrântrân,màkhôngthấy,vàocảnhsắclộnglẫycủađồinúivàthunglũng.Côvòngtaykhoáclấycánhtayanh,đặtvàolòngmình.

Anhnhìnkỹgươngmặtcô.Anhkhôngbiếtphảidùngngôntừnàođểlộttảnhữnggìmìnhthấy.Nhưthểtoànbộsựrạngrỡtừkhungcảnhphủ

Page 333: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

đầy tuyết phản chiếu trongnétmặt cô và sự rạng rỡ trên gươngmặt côphảnchiếutrongkhungcảnh.

Mộtchậpsau–anhkhôngrõlàbaolâu–họcấtbướctrởvềnhàtheomộtlộtrìnhvòngquanh.

Điđượckhoảngnửađường,anhhỏi,“Emđangnghĩgìvậy?”

“Khôngsuynghĩgìcả.Suynghĩchỉtổcảntrở.”

“Cảntrởthứgì?”

“Trờixanh,tuyếttrắng.”

Mãiđếnkhihọtrởlạiphòngbếpanhmớinóitrởlại.

“Anhcònchưauốngcàphêemđểlạichoanhnữa,”anhnói.

“Đểemphabìnhmớichoanh.”

Anhnhìncôlấymộttúihạtcàphêrakhỏitủlạnhrồiđongmộtítvàomáynghiềncàphê.

“Gìthế?”Cônhìnanhmộtcáchtòmò,ngóntayđểtrênnútbấm.

“Khôngcógì,”anhnói.“Xememlàmthôi.”

Côấnnút.Mộtloạttiếngkêuphátratừchiếcmáynhỏbé,tiếngcàngnhỏkhihạtcàphêbịnghiềncàngvụn.Cônhìnanhlầnnữa.

“Đểanhxemphòngchứađồ,”anhnói,cảmthấycầnphảilàmchuyệngìđó.

Anhcấtbướclêngác,nhưngchưađếnphòngchứađồanhđãdừnglạiởđầucầuthangchỗcửasổđốidiệncánhđồngsaunhàvàkhurừngbênkiacánhđồngvàđườngrừngdẫntớirặngnúi.Anhhìnhdungcảnhcôđangngồitrêntảngđátrongsựanbìnhcôđộc,vàcáicảmxúcdângtràokhôngtênấymộtlầnnữalạingậptràntronganh,mộtcáchđauđớn.Anhgắngsứcgọitêncơnđauấy.

Mấtmát.Cáchbiệt.Côlập.

Cáitênnàonghecũngđúng,mỗitêndiễntảmộtkhíacạnhkhácnhaucủacùngmộtcảmgiác.

Vịbácsĩtrịliệumàanhđãgặpcuốituổithiếuniênsaumộtcơnhoảngloạn–vịbácsĩđãnóivớianhrằngcơnhoảngloạnấyphátsinhtừlòngthù

Page 334: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

hằn sâu sắcmà anh đã nung nấu đối với bố anh và việc anh không cónhữngcảmxúccóýthứctrướcbốmìnhlàbằngchứngchothấytiềmẩntrongcảmxúcđólàsứcmạnhvàsựtiêucực–cũngvịbácsĩấymộtngàykiađãtâmsựvớianhvềmộtđiềumàôngcholàmụcđíchcủacuộcđời.

“Mục đích của cuộc đời là gần gũi hết mức có thể với những ngườikhác.”Ôngnóiracâuđómộtcáchgiảnđơnđếnsửngsốt,nhưthểđangchỉrarằngmụcđíchcủaxetảilàđểvậnchuyểnvậy.

Vàomộtdịpkhácôngbộcbạch,cũngbằngcáigiọngtỉnhrụiấy,mộthệquả:“Mộtcuộcđờicôlậplàmộtcuộcđờiuổngphí.”

Ởcáituổi17khiấy,Gurneykhôngrõvịbácsĩđangnóigì.Nghecóvẻsâuxathật,nhưngchiềusâucủanórấtmờảo,vàanhkhôngthấyđượcgìtrongđó.Đến47 tuổi, anhvẫnchưahoàn toànhiểu thấu– ít ra là chưahiểutheocáchanhhiểuvềmụcđíchcủaxetải.

Quênmấtphảiđếnphòngchứađồ,anhtrởxuốngbếp.Đivàocănbếptừlốicầuthangtốimịt,anhthấycănphòngsángrựcrỡ.Mặttrờilúcnàyđãnằmhẳnbêntrênđámcâytrênmộtbầutrờikhôngmây,chiếuxuyênquanhữngcánhcửakiểuPhápnằmởhướngĐôngNam.Đồngcỏđãbịđợttuyếtmớibiếndạng thànhmột tấmgươngphảnchiếuchói lóa,hắtánhtrắngsánglêntrênmọingõngáchcủacănphòngvốnítkhiđượcsoirọi.

“Càphêcủaanhxongrồi,”Madeleinenói.Côđangmangmộttờbáovotrònvàmộtítcủiđómđếnlòcủi.“Ánhsángthậtlàhuyềndiệu.Nhưâmnhạcvậy.”

Anhmỉmcườigậtđầu.Đôikhianhghentịvớikhảnăngdễbịmêhoặccủacôtrướcnhữngthứlấplánhvụnvặtcủatựnhiên.Tạisao,anhtựhỏi,mộtngườiphụnữnhưthế,mộtconngườihăngháinhưthế,mộtngườicóócthẩmmỹbẩmsinhđángngưỡngmộnhưthế,mộtngườiphụnữgắnkếtgần gũi với tố chất huy hoàng của vạn vật như thế, lại kết hôn vớimộtthámtửđầylýtrívàcứngnhắc?Phảichăngcôtừngtưởngtượngmộtngàykiaanhsẽvứtbỏđượccáikénxámcủanghềnghiệp?Phảichănganhđãtừnghùa theoviễncảnhmơmộngđómà tưởng tượng rằngvềhưugiữachốnthônquêthìanhsẽtrởthànhmộtconngườikhác?

Họlàmthànhmộtcặpđôikỳlạ,anhnghĩvậy,nhưngchắcchắnkhông

Page 335: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

lạhơnbốmẹanh.Mẹanhvới tấtcảnhữngthiênhướngnghệ thuậtcủaminh,tấtcảnhữngthúvuimơmộngnhonhỏcủamình–điêukhắcbằnggiấybồi,vẽtranhmàunướcnhữngvậttrongtưởngtượng,gấpgiấyorigami–đãlấybốanh,mộtngườimàbảnchấtbuồntẻchỉbịgiánđoạnbởinhữngánhmắtmỉamai,mộtngườimàsựchúý luônởđâuđâu,mộtngườimàniềmđammêlàgìkhôngaibiếtđược,mộtngườimàviệcđilàmvàobuổisángdườngnhưlàmônghàilònghơnlàvềnhàvàobuổichiều.Mộtngườimàtrongcuộckiếmtìmsựbìnhyêncủamìnhlạiluônluônbỏđi.

“Mấygiờ anhphảiđihọpvậy?”Madeleinehỏi, thểhiện sựnhạy cảmchínhxácđếnkhôngtưởngcủacôđốivớinhữngýnghĩthoángquatrongđầuanh.

Page 336: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

44

NhữngTranhLuậnCuốiCùng

Mộtcảmgiácquenthuộc.

Thủtụcđăngnhậpgiốngnhưtrước.Khuvựctiếptâncủatòanhà–oáiămthaylạiđượcthiếtkếđểxuađuổi–vôtrùngnhưnhàxácnhưnglạiítyênbìnhhơn.Trongchốtanninhlàmộttaylínhgácmới,nhưngcũngnhưlầntrước,ánhđènkhiếnanhtatrôngnhợtnhạtnhưbệnhnhânđangđượcxạtrị.Và,mộtlầnnữa,ngườidẫnGurneyđếncănphònghộinghịtùtúngấylạilàthanhtraBlatttócvuốtgelđỏmdáng.

Yđitrướcanhvàophòng,vẫnlàcănphòngtheokýứccủaGurney,khácchănglànócóvẻtồitànhơntrước.Trênlớpthảmkhôngmàulànhữngvếtốmàtrướcđâyanhkhôngđểý.Chiếcđồnghồ, treokhôngthậtthẳngvàquánhỏsovớitường,chỉ12giờtrưa.Nhưthườnglệ,Gurneyđếnđúnggiờ–mộttậtthầnkinhhơnlàmộtđứctínhtốt.Đếnsớmhayđếntrễanhđềuthấybứtrứt.

Blattngồixuốngbàn.WiggvàHardwickđãngồi sẵn tựbaogiờ, cùngmộtchỗghếnhưởlầnhọpđầutiên.Mộtphụnữvớivẻmặtcaucóđangđứng cạnh bình cà phê trong góc phòng, rõ ràng không vui vì Gurneykhôngđicùngvớingườicôtađangchờđợi.TrôngcôtagiốngnữdiễnviênSigoumeyWeaverđếnnỗiGurney tựhỏi liệucô tacóđangcố tìnhravẻnhưthếkhông.

Như lúc trước, dựavào chiếcbànhìnhchữnhật làba chiếc ghếnằmgần trọng tâm của nónhất. KhiGurney đến chỗ bình cà phê,Hardwickcườikhìnhưcámập.

“ThanhtraGurneythượnghạng,tôicócâuhỏinàychoanhđây.”

“ChàoJack.”

“Hoặc,hayhơnnữa,tôicócâutrảlờinàychoanhđây.Xemanhcóđoánđượccâuhỏi làgìkhôngnào.Câutrả lời là ‘một linhmụcbịphếtruấtở

Page 337: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Boston’.Đểgiànhđượcgiảiđặcbiệt,anhchỉcầntìmracâuhỏilàxong.”

Thayvìtrảlời,Gurneycầmlênmộtchiếctách,đểýthấynókhôngsạchlắm, đặt nó xuống, thử tách khác, tới tách thứ ba, rồi quay lại tách thứnhất.

SigoumeyđanggõgõchântrênnềnnhàvàxemđồnghồRolextrêntay,giảvờsốtruột.

“Chào,”anhnói,bấmbụngrótvàochiếctáchđầyvếtốcủamìnhthứcàphênóngmàanhhyvọnglàvôtrùng.“TôilàDaveGurney.”

“Tôi làbác sĩHoldenfield,” cô tanói,nhưđặtxuốngbàncượcmộtbộthùngphásảnhđểđáplạiđôihẻocủaanh.“Sheridanđangđếnhả?”

Thứ gì đó phức tạp trong giọng cô ta làm anh chú ý. Và cái tên‘Holdenfield’nghecóvẻquen.

“Tôikhôngbiết.”Anhtựhỏimốiquanhệgiữaủyviêncôngtốquậnvànữbácsĩnàylàgì.“Nếucôkhôngngạithìchotôihỏichuyênmôncủacôlàgìđượckhông?”

“Bácsĩtâmlýphápy,”côtanóimộtcáchlơđãng,khôngnhìnanhmànhìncánhcửa.

“Nhưtôinóiđấy,thanhtra,”giọngHardwickquálớnsovớikíchthướccănphòng,“nếucâutrảlờilàmộtlinhmụcBostonđãbịtruấtphế,thìcâuhỏilàgì?”

Gurneynhắmmắtlại.“Chúaạ,Jack,saoanhkhôngnóichotôibiếtluônchoxongđi?”

Hardwicknhănmặtvẻghê tởm. “Vậy tôiphải giải thíchhai lần rồi–choanhnghevà choủybanhànhphápnghenữa.”Hắnnghiêngđầuvềphíachỗghếđangnghiêng.

Nữbácsĩlạinhìnđồnghồđeotay.TrungsĩWiggnhìnthứgìđóđangdiễnratrênmànhìnhlaptopcủacôtađáplạinhữngphímcôtađanggõ.Blatttrôngchánchường.Cửamở,vàKlineđivào,trôngđangbậntâmđiềugì,theosaulàRodriguez,taymangmộttậphồsơdàycộmvàtrônggianáchơn bao giờ hết, và Stimmel, trông nhưmột chú ếch bi quan. Khi mọingườiđãantọa,RodrigueznémchoKlinemộtcáiliếcmắtdòhỏi.

Page 338: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Bắtđầuđượcrồi,”Klinenói.

Rodriguez cố định ánh mắt vào Gurney, môi y mím lại thành mộtđườngmỏng.

“Vừacómộttiếntriểnrấtbiđát.MộtcảnhsátởConnecticut,nghenóilàtheothỉnhcầucủaanh,đãđượcpháiđếnnhàcủaGregoryDermott.Anhnàyđãbịgiết.”

“Saomàchết?”Anhhỏimộtcáchbìnhtĩnh,dùrằngtronglòngnhóilênsựloâu.

“Chếtgiốngbạncủaanhvậy.”Cócáigìđóchuachátvàẩnýtronggiọngnóicủay.Gurneyquyếtđịnhkhôngđáplại.

“Sheridan,chuyệnquáigìđangxảyraởđâyvậy?”Nữbácsĩ,ngườiđangđứngđầubànbênkia,nóigiốngvaiphảndiệncủaSigoumeytrongphimNgườingoàihànhtinhđếnnỗiGurneyphảikếtluậnrằngnhấtđịnhcôtađangcốtìnhtỏranhưvậy.

“Becca!Xin lỗinhé, không thấy cô ởđó.Chúng tôihơi bậnmột chút.Biến cố phút cuốimà.Hình như lại có thêm ánmạng.”Hắn quay sangRodriguez.“Rod,saoanhkhôngcậpnhậtchomọingườibiếtvềvụcảnhsátConnecticutnàyđi?”Hắnlắcđầunhanhvànhẹ,giốngnhưcónướctrongmộtbêntai.“Vụánkhốnkiếpnhấttôitừngthấy!”

“Chínhxác,”Rodriguezlặplại,taymởtậphồsơra.“Chúngtanhậnđượcđiện thoại lúc 11 giờ 25phút sángnay từ trungúy JohnNardo thuộcSởCảnhsátWycherlybangConnecticut,liênquanđếnmộtvụánmạngxảyratrongphạmvinhàcủamộtngườitênGregoryDermott,ngườimàchúngtabiếtlàchủhộpthưtrongvụMarkMellery.DermottđượccảnhsátbảovệtạmthờitheothỉnhcầucủathanhtrađặcbiệtDaveGurney.Vàotámgiờsángnay…”

Klinegiơtaylên.“ChờchútđãRod.Becca,côgặpDavechưa?”

“Rồi.”

Câukhẳngđịnhlạnhlùng,cụtngủndườngnhưdùngđểxuađinhữnglờigiớithiệuthêm,nhưngKlinevẫnnóitiếp.

“Haingườichắcsẽcónhiềuchuyệnđểnóilắmđây.Mộtbácsĩtâmlý

Page 339: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

vớithànhtíchđiểmmặtchínhxácnhấttrongngànhvàmộtthanhtravớisố vụ bắt giữ hung thủ giết người nhiềunhất trong lịch sử SởCảnh sátNewYork.”

Lờikhenngợixemrakhiếnmọingườikhôngthoảimái.NhưngnócũngkhiếnHoldenfieldlầnđầutiênnhìnvàoGurneyvớichúthứngthú.Vàmặcdùanhchẳngphảilàngườihâmmộnhữngnhàđiểmmặtchuyênnghiệp,nhưngbâygiờanhđãhiểutạisaotêncôtalạinghequen.

Kline nói tiếp, xem ra quyết tâmmuốn làmnổi bật hai ngôi sao củamình.“Beccađọcđượcýnghĩcủachúng,Gurneylầnrachúng–ClausĂnThịt,JasonStrunk,PeterThútúigìđó…”

NữbácsĩquaysangGurney,mắtmởrộngramộtchút.“Piggertư?Vụđócủaanhư?”

Gurneygậtđầu.

“Mộtvụbắtgiữkhánổitiếngđấy,”côtanói,nghecóphầnnểphục.

Phảikhókhănlắmanhmớinởđượcmộtnụcườilơđãngnhonhỏ.TìnhhìnhởWycherly–vàcâuhỏiliệusựcanthiệpbồngbộtcủaanhbằngbàithơgửiquađườngbưuđiệncótácđộnggìđốivớicáichếtcủaviêncảnhsátấykhông–đanggiàyvòanh.

“Nói tiếpđiRodriguez,”Klineđộtngộtnói,như thể tayđạiúymới làngườigâyragiánđoạn.

“Vàotámgiờsángnay,GregoryDermottđiđếnbưuđiệnWycherly,đikèmlàsĩquanGarySissek.TheoDermottkể lại thìhaingườivềnhà lúctámgiờ rưỡi, lúcđóanh taphacàphê, làmbánhmìnướng rồixemquađốngthư,trongkhisĩquanSissekvẫnởngoàituầntraquanhchuvinhàvà bảo đảm an ninh bên ngoài. Lúc 9 giờ sáng, Dermott đi tìm sĩ quanSissekvàpháthiệnxácanh ta trên thềmnhàphía sau.Dermottgọi911.Cảnhsátphảnứngnhanhđãbảovệhiệntrườngvàpháthiệnmộtbứcthưdántrêncửasauphíatrênxác.”

“Vếtđạnvànhiềuvếtđâmnhưmấyvụkiaư?”Holdenfieldhỏi.

“Vếtđâmthìđãđượcxácnhận,cònđạnthìvẫnchưaxácđịnhđược.”

“Cònbứcthư?”

Page 340: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Rodriguezđọctừmộtbảnfaxtrongtậphồsơcủamình.“'Tađếntừđâu?Tađãđiđâu?Baonhiêungườisẽchết?Vìbọnbaykhôngbiết?’”

“Cũngmấythứquáiđảnấy,”Klinenói.“Cônghĩsao,Becca?”

“Quátrìnhnàycólẽđangtăngtốc.”

“Quátrìnhnày?”

“Mọithứchođếngiờđềuđượcdựmưukỹlưỡng–chọnnạnnhân,đểlạimộtloạtcácbứcthư,tấtcảcácyếutốđó.Nhưngvụnàythìkhác,cótínhchấtphảnứngtheotìnhhuốnghơnlàdựmưu.”

Rodrigueztrônghoàinghi.“Cũngcùngmộtnghithứcđâmchém,cùngmộtloạithưcơmà.”

“Nhưngđâylàmộtnạnnhânkhôngnằmtrongkếhoạch.CóvẻnhưôngDermottcủaanhlàmụctiêubanđầu,nhưngviêncảnhsátnàylạibịthếmạngtrongmộtphútnhấtthờithôi.”

“Nhưngbứcthư…”

“BứcthưcólẽđượcmangđếnhiệntrườngđểđặtlênxáccủaDermott,nếutấtcảdiễnratheokếhoạch,hoặccólẽnóđượcsoạntạichỗchohợpvớitìnhhuốngđãthayđổi.Nódàibốndòngnhưvậychắccóýnghĩagìđó.Chẳngphảinhữngbứckiađềutámdòngcảsao?”CôtanhìnGurneychờxácnhận.

Anhgậtđầu,mộtnửatâmtrívẫncònlặngđitrongnhữngsuyđoántộilỗi,rồibuộcbảnthântrởvềvớithựctại.“TôiđồngývớibácsĩHoldenfield.Tôiđãkhôngnghĩđếnýnghĩacủasựkhácbiệtgiữabốndòngvàtámdòng,nhưngbâygiờlạithấyhợplý.Cómộtđiềutôimuốnnóithêmlà,mặcdùvụgiếtngườinàycũngđượcdựtínhgiốngnhưcáchthứcởnhữngvụkia,nhưngyếutốghétcảnhsátvẫnluônlàmộtphầntrongnãotrạngcủatênhungthủnàyvànóítnhiềucũngtíchhợpvụgiếtchócnàyvàokiểumẫuđóvàcóthểgiảithíchchokhíacạnhnghithứcmàđạiúyđãđềcậpđến.”

“Beccanóinhịpđộđangtăngtốcgìđấy,”Klinenói. “Chúngtađãcó4nạnnhânrồi.Nhưvậycóphảisắptớisẽcóthêmnạnnhânkhông?”

“Thậtralà5nạnnhâncơ.”

MọicặpmắtđềudồnvềHardwick.

Page 341: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Tayđạiúyđưanắmđấmlên,vừađọcrõmộttênvừaxòeramộtngón:“Mellerynày.Ruddennày.Kartchnày.SĩquanSisseknày.Vậylàbốnmà.”

“ChaMichaelMcGrathnữalànăm,”Hardwicknói.

“Aivậy?”Câuhỏibật ra trongsựđồng loạtđến inh tai củaKline (hàohứng),tayđạiúy(bựcdọc),vàBlatt(bốirối).

“5nămtrước,mộtlinhmụcởgiáokhuBostonbịbãinhiệmtrướcnhiềucáobuộcliênquanđếnmộtsốlễsinh.Ôngtathỏathuậngìđóvớigiámmục,đểđổlỗihànhvikhôngđứngđắncủamìnhchochứngnghiệnrượu,đicainghiệnlâudàirồitrốnmấttăm,hếtchuyện.”

“Cái giáo khuBostonấybị khỉ gió gì ấynhỉ?”Blatt khinhbỉ. “Cáinơikhốnnạnđóđầyrẫymấythằngchơiconnít.”

Hardwicktảnglờy.“Hếtchuyệnchotớithờiđiểmnămngoáithôi.NămngoáingườitapháthiệnMcGrathchếttrongcănhộ.Nhiềuvếtđâmởcổ.Trênxáccódánmộtbứcthưtrảthù.Mộtbàithơtámdòngviếtbằngmựcđỏ.”

Rodriguezđỏmặttíatai.“Anhbiếtchuyệnnàybaolâurồihả?”

Hardwicknhìnđồnghồtrêntay.“Nửatiếngrồi.”

“Hả?”

“HômquathanhtrađặcbiệtGurneyyêucầutấtcảcácsởcảnhsátkhuvựcở cácbangĐôngBắc cungcấp thông tinvềnhữngvụáncóphươngthứcgâyántươngtựvụMellery.Sángnaychúngtôiđượctinvềmộtvụ–ChaMcGrathquácố.”

“Cóaibịbắthaytruytốvìcáichếtcủaôngấykhông?”Klinehỏi.

“Khônghề.CáigãloánmạngởBostonmàtôinóichuyệnkhôngchịuramặtnóitrựctiếp,nhưngtôicócảmtưởnghọkhôngưutiênvụánđólắm.”

“Nóivậynghĩalàsaohả?”Tayđạiúynghecóvẻdằndỗi.

Hardwicknhúnvai.“Taylinhmụcấudâmnàybịđâmđếnchết,hungthủđểlạimộtbứcthưđềcậpmơhồđếnnhữngviệclàmsaitráiởquákhứ.Xemracóaiđóquyếtđịnhtrảđũa.Chắccảnhsátthấyđâylàvụkhỉgiógìthôi,thiếugìmấyvụvớvẩnkháccầnphảilo,thiếugìhungphạmđểbắtcóđộng cơ ít cao thượnghơn là giếtngườiđể thực thi công lý tức thì.Nên

Page 342: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

chắchọchẳngchúýnhiềuđếnvụnày.”

Rodriguez trông như mắc chứng khó tiêu. “Nhưng anh ta có chínhmiệngnóiđâunào.”

“Tấtnhiênanhtakhôngnóirồi.”

“Vậylà,”Klinenóibằnggiọngtổngkếtcủamình,“cảnhsátBostonlàmgì hay không làm gì cũng được, thực tế là ChaMichaelMcGrath là nạnnhânthứnăm.”

“Si, número cinco,”[19] Hardwick ngờ nghệch nói. “Nhưng thật ra lànúmerouno[20]mớiđúng–vìtaylinhmụcnàybịxắtláttrước4ngườikiamộtnămmà.”

“VậynạnnhânMellerymàtanghĩlàngườiđầutiênthậtralạilàngườithứhai,”Klinenói.

“Tôikhôngnghĩvậychútnào,”Holdenfieldnói.Khiđãcósựchúýcủamọingười,côtanóitiếp.“Khôngcóchứngcứnàochothấytaylinhmụcnày là người đầu tiên cả – ông ta cũng có thể là người thứmười khôngchừng–nhưngchodùôngtađúnglàngườiđầutiênđinữa,thìvẫncònmộtvấnđềnữa.Giếtmộtngười cáchđâymộtnăm, rồi giết tiếp4ngườitrongchưađầyhaituần,khôngphảilàmộtkiểumẫugâyánthườngthấy.Tôinghĩcòncónhiềunạnnhânkhácnữagiữahaithờiđiểmđó.”

“Trừphi,”Gurneynhẹnhàngxenvào,“ngoàiyếutốbệnhthầnkinhcủahungthủra,cònmộtyếutốkhácnữaquyếtđịnhthờiđiểmratayvànạnnhânratay.”

“Anhvừanghĩrađiềugìthế?”

“Tôitinngoàiyếutốnghiệnrượurathìcácnạnnhâncòncómộtđiểmchungnàođómàtachưatìmra.”

Holdenfieldđungđưađầusuyđoán,rồinhănmặtnhưmuốnnóicôtakhôngđồngývớigiảthuyếtcủaGurneynhưngcũngkhôngtìmđượccáchnàođểbácbỏnó.

“Vậylàchúngtacóthểhoặckhôngthểtìmramanhmốidẫnđếnvàicáixáccũ,”Klinenói,trôngkhôngtựtinvềýkiếncủamình.

“Chưakểmộtvàicáixácmớinữa,”Holdenfieldnói.

Page 343: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Nóivậynghĩalàsaohả?”CâunàycóvẻđangtrởthànhcâuhỏiưathíchcủaRodriguez.

Holdenfieldkhôngbiểuhiệnphảnứngnàođốivớigiọngđiệucaucóđó.“Nhịpđộcủanhữngvụgiếtchócnày,nhưtôiđịnhnói lúcnãy,chothấythờiđiểmtàncuộcđãđến.”

“Tàncuộc?”Klinengâmngachữđónhưthểrấtthíchcáiâmthanhcủanó.

Holdenfieldnóitiếp,“Trongtìnhhuốngmớiđây,hắnbuộcphảiratayngoàikếhoạch.Quytrìnhgâyáncólẽđangvuộtkhỏitầmkiểmsoátcủahắn.Tôicócảmgiáchắnsẽkhôngkiểmsoátđượclâunữađâu.”

“Kiểmsoátcáigìcơ?”Blattđặtcâuhỏi,nhưphầnlớncáccâuhỏicủay,bằngmộttháiđộthùđịchbẩmsinh.

Holdenfield nhìn y một chốc mà không thể hiện nét mặt, rồi nhìnKline.“Tôicầnphảicungcấpbaonhiêukiếnthứcởđâyđây?”

“Cônênnói sơqua vàiđiểmchính làđược rồi. Tôi cónói sai thì sửanhé,” y vừanói vừa liếcquanhbànvà rõ ràng chẳngmong cóngười sửamình,“nhưngngoạitrừDavera,chắckhôngaitrongsốchúngtôicónhiềukinhnghiệmthựctiễnvềgiếtngườihàngloạtđâu.”

Rodriguezrachiềumuốnphảnđốiđiềugìnhưnglạikhôngnói.

Holdenfieldmỉmcườivẻkhôngvui.“MọingườicóbiếtsơvềhọcthuyếtphânloạiđộngcơgiếtngườihàngloạtcủaHolmeschưa?”

Những tiếng xì xào và những cái gật đầu hỗn độn quanh bàn nhìnchungđềukhẳngđịnhcó.RiêngBlattlàcócâuhỏi.“SherlockHolmesư?”

Gurneykhôngrõđâylàmộttròđùangungốchaythậtsựlàngungốc.

“RonaldM.Holmes–đươngđạihơnmộtchút,và làmộtnhânvậtcóthật,” Holdenfield nói bằng một giọng hiền từ khoa trương mà Gurneykhônghoàntoànnhậnra.LiệucóphảicôtađangnháigiọngôngRogers[21]

nóichuyệnvớimộtđứatrẻ5tuổi?

“Holmesphân loạihung thủgiếtngườihàng loạt theođộng cơ– giếtngườivìbịảothanhsaikhiến;giếtngườivìtựchomìnhsứmạngloạibỏrakhỏi thếgiớimộtnhómngườikhông thểchấpnhậnđược–dândađen,

Page 344: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

dânđồngtính,vânvân;giếtngườivìmuốntoànquyềnthốngtrị;giếtngườivìmuốntìmcảmgiácmạnh;vàgiếtngườivìđộngcơtìnhdục.Nhưngtấtcảbọnhọđềucóchungmộtđiểm…”

“Đềulàmấythằngkhùngchếtmẹ,”Blattnói,cườikhẩy.

“Hay lắm,ngài thanh tra,”Holdenfieldnóibằnggiọngngọtngàochếtngười,“nhưngđiểmchungthậtsựgiữahọchínhlàđềubịcăngthẳngnộitâmkhủngkhiếp.Việcgiếtaiđóchohọcảmgiáckhuâykhỏatạmbợkhỏisựcăngthẳngđó.”

“Giốngnhưđượcsexphảikhông?”

“Thanh tra Blatt,” Kline giận dữ nói, “có lẽ anh nên chờ choRebeccanhậnxétxonghãyhỏinhé.”

“Câuhỏi của anh ấy thật ra cũng khá thíchhợp. Cảm giác cực khoáiđúnglàcóthểtrútbỏđượccăngthẳngvềmặttìnhdục.Tuynhiên,ởngườibình thường nó không tạo ramột đường xoắn ốc rối loạn chức năng đixuốngdẫnđếnđòihỏicựckhoáicàng lúccàngthườngxuyênvớicáigiácànglúccàngcao.Vềmặtđó,tôinghĩgiếtngườihàngloạtcóđiểmchungvớinghiệnmatúyhơn.”

“Nghiệnmưusát,”Klinenóichầmchậm,đầyvẻsuyđoán,nhưthểđangthửtìmmộtcáitítchomộtbảnthôngcáobáochí.

“Cụm từ kịch tínhđấy,”Holdenfieldnói, “và ítnhiều cũng có sự thậttrongđó.Têngiếtngườihàng loạt chìmđắm trong thế giới tưởng tượngcủa chínhmình hơn hầu hếtmọi người. Bề ngoài hắn có vẻ giống nhưnhữngngườikháctrongxãhội.Nhưnghắnkhôngcóđượcsựthỏamãntừcuộcsốngcộngđồngcủamình,vàhắnkhôngquantâmgìđếncuộcsốngthật của người khác. Hắn sống chỉ để phục vụ cho trí tưởng tượng củamình–tưởngtượngmìnhcóthểkiểmsoát,thốngtrị,trừngphạt.Đốivớihắn,nhữnghìnhảnhtưởngtượngnàycấuthànhmộtsiêuhiệnthực–mộtthếgiớitrongđóhắncảmthấymìnhquantrọng,toànnăng,tồntại.Đếnđâycóaicócâuhỏigìkhông?”

“Tôicó,”Klinenói. “Chúng tađang tìmkiếmloạigiếtngườihàng loạtnàotrongsốđó,côcóýkiếngìkhông?”

“Cóchứ,nhưngtôimuốnnghexemthámtửGurneycóđiềugìcầnnói

Page 345: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

vềvấnđềđókhôngđã.”

Gurneyngờrằngnétmặtsốtsắng,thânmậtvớiđồngnghiệpcũnggiảtạonhưnụcườicủacôta.

“Giếtngườiđểthựchiệnsứmạng,”anhnói.

“Loạibỏbợmrượurakhỏithếgiớiư?”Klinenghenhưnửatòmò,nửahoàinghi.

“Tôinghĩ‘bợmrượu’làmộtphầntrongđịnhnghĩa‘nạnnhânmụctiêu’,nhưng chắc không chỉ có thế – nếumuốn giải thích cách lựa chọnnạnnhâncụthểcủahắn.”

Klineđáplạibằngmộttiếngậmừvôthưởngvôphạt.“Nếuphảinóicụthểhơn‘giếtngườiđểthựchiệnsứmạng’,thìanhsẽmôtảhungphạmcủachúngtanhưthếnào?”

Gurneyquyếtđịnhănmiếngtrảmiếng. “Tôicómộtvàiýkiến,nhưngtôimuốn nghe xem bác sĩ Holdenfield có điều gì cần nói về vấn đề đókhôngđã.”

Côtanhúnvai,rồinóinhanhnhảuvàtỉnhrụi.“Namdatrắngbamươituổi,chỉsốthôngminhcao,khôngbạnbè,khôngcóquanhệtinháibìnhthường.Lịchsựnhưngxacách.Gầnnhưchắcchắntuổithơcóvấnđề,cómộtchấnthươngquantrọngảnhhưởngđếncáchlựachọnnạnnhâncủahắn.Vìnạnnhâncủahắnlàđànôngtrungniên,nêncóthểchấnthươngđócóliênquanđếnngườichavàmộtmốiquanhệmangtínhchấtphứccảmOedipusvớingườimẹ.”

Blattxenvào.“Lẽnàocômuốnnóicáigãnàyhắn…Ýtôilà,cóphảicômuốnnóihắn…vớimẹhắn?”

“Khôngnhất thiết.Trí tưởng tượng là toànbộvấnđề.Hắnsống trongtưởngtượngvàsốngvìtưởngtượng.”

GiọngRodrigueznghephềuphàovìmấtkiênnhẫn.“Tôithựcsựcóvấnđềvớicáitừđóđấy,bácsĩạ.Nămcáixácmàtưởngtượngnỗigì!”

“Anhnói đúng, đại úy.Đối với anh và tôi, nămcái xác khôngphải làtưởngtượnggìcả.Họlàngườithật,nhữngngườicócuộcsốngriêngbiệt,đáng trân trọng, đáng được công lý bảo vệ, nhưng đối với một tên giết

Page 346: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

ngườihàngloạtthìkhôngphảivậy.Đốivớihắn,họchẳngquachỉlàdiễnviêntrongvởkịchcủahắnchứkhôngphảilàconngườitheocáinghĩamàanhvàtôihiểu.Họchỉlànhữngđạocụsânkhấuhaichiềumàhắntưởngtượngra–lànhữngmảnhghéptạonêntrítưởngtượngcủahắn,nhưcácyếutốnghithứctìmthấyởhiệntrườngvụánvậy.”

Rodriguezlắcđầu.“Nhữnggìcônóicóthểcólýphầnnàotrongtrườnghợphungthủlàtênđiêngiếtngườihàngloạtthôi,nhưngvậythìđãsao?Tôimuốnnói,tôicónhiềuvấnđềkhácnữavớitoànbộcáchtiếpcậnnày.Ýtôinói,aiđãxácđịnhđâylàmộtvụgiếtngườihàngloạtnào?Côchạyvùvùmàkhôngcóchút…”Yngậpngừng,dườngnhưbỗngýthứcđượcgiọngnóisasảcủamìnhvànhậnrabảnchất thiếukhônngoancủaviệccôngkíchmộttrongnhữngcốvấnưathíchnhấtcủaSheridanKline.Ynóitiếpbằngmộtgiọngmềmmỏnghơn.“Ýtôinói,ánmạngxảyraliêntiếpnhaukhôngphải lúcnào cũng là sảnphẩmcủamột tay giếtngườihàng loạt.Cònnhiềucáchnhìnkháccơmà.”

Holdenfield trôngcóvẻ rối trímộtcách thật lòng. “Anhcógiả thuyếtthaythếchăng?”

Rodriguez thởdài. “Gurney luônmiệngnói cómộtnhân tố gìđó giảithíchcáchlựachọnnạnnhânngoàirượuchèra.Mộtnhântốhiểnnhiêncóthểlàhọcùngthamgiamộthànhđộngquákhứnàođó,vôtìnhhaycốý,làmhungthủtổnthương,vàvụmàchúngtađangxemxétchỉlàmộtvụtrảthùnhómngườiđãgâyratổnthươngđóthôi.Cóthểchỉđơngiảnvậy.”

“Tôikhôngnóimộtkịchbảnnhưvậylàkhôngthểxảyra,”Holdenfieldnói,“nhưngnếuchỉđơngiảnlàtrảthùthìcầngìcómấythứbệnhhoạnnhưtínhtoán,rồithơthẩn,chitiếttỉmỉ,rồicảyếutốnghithứcnhưthế.”

“Nóiđếnbệnhhoạnmớinhớ,”JackHardwicknóigiọngkhànnhưmộtngười đanghàohứng với cơnhấphối vì ung thưhọng, “có lẽ đây là lúcthíchhợpnhấtđể cậpnhật chomọingườibiết về chứng cứ tào laomớinhất.”

Rodriguezquắcmắtnhìnhắn.“Mộtđiềungạcnhiênnhonhỏnữasao?”

Hardwicknói tiếpmàkhôngphảnứng lại, “TheoyêucầucủaGurney,mộtđộikỹ thuậtđãđượccửđếnchỗnhàtrọB&B,nơianhtanghĩhung

Page 347: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

thủcóthểđãởđêmtrướckhigiếtMellery.”

“Aiphêduyệtyêucầuđóhả?”

“Tôi, thưa sếp,” Hardwick nói. Giọng hắn nghe đầy vẻ tự hào khi viphạmnguyêntắc.

“Tôichẳngthấyhồsơgiấytờnàolàsao?”

“Gurneynghĩkhôngcóthờigian,”Hardwicknóidối.Rồihắnđưataylênngựckèmvẻmặt‘tôinghĩtôibịđautim’đaukhổđếnkỳlạvàbậtramộttiếng ợ chát chúa. Blatt, giậtmình tỉnh giấc từ cơnmộng riêng tư, nảyngườirakhỏibànmạnhđếnnỗighếgầnnhưđổnhàorasau.

Rodriguez cáu kỉnh trước hành vi gây gián đoạn này. Y chưa kịp tậptrunglạivàovấnđềgiấytờthìGurneyđãnhậnbóngtừtayHardwickvàmởmộtphabóngphântrầnlýdoanhmuốnđộichứngcứđếnkhunhàtrọTheLaurels.

“Lá thư đầu hung thủ gửi choMellery sử dụng tên X. Arybdis. TrongtiếngHyLạp,mẫutựXtươngđươngvớimẫutựch,vàCharybdislàtênmộtxoáynướcgiếtngườitrongthầnthoạiHyLạp,kếthợpvớimộthiểmhọachếtngườikháccótênScylla.VàođêmtrướcbuổisángMellerybịgiết,mộtngườiđànôngvàmộtphụnữlớntuổihơndùngcáitênScyllathuêphòngtạinhàtrọB&Bđó.Nếuđâylàtrùnghợpthìrấtlàlạ.”

“Mộtngườiđànôngvàmộtphụnữlớntuổihơnư?”Holdenfieldtrôngrấthứngthú.

“Cólẽlàtênhungthủvàmẹhắn,mặcdùtrongdanhsáchthuêphònglại ký tên rất lạ là ‘ông bà’. Có lẽ đó là chứng cứ chứngminhkhía cạnhOedipustronglýlịchmàcôđưarachăng?”

Holdenfieldmỉmcười.“Gầnnhưquáhoànhảo.”

Mộtlầnnữasựchánnảncủatayđạiúydườngnhưsắpnổtung,nhưngHardwicklêntiếngtrước,tiếplờiGurney.

“Nênchúngtôipháiđộichứngcứđếncănnhàquáiđảnnhỏxíungoàiđó.NhàgìmàtranghoàngnhưđểtưởngnhớđếnbộphimPhùthủyxứOzvậy.Họkiểmtracănnhà–bêntrong,bênngoài,lậtngượccảnhàlênluôn– rồi họ tìm được gì? Không thứ gì sất.Một thứ khốn kiếp cũng không.

Page 348: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Khôngmộtsợitóc,khôngmộtvếtnhòe,khôngmộttíxíuchứngcứnàochothấycóngườiđãvàophòng.Côđội trưởngchẳngtinnổi,gọicho tôinóichẳngcóchútxíuvântaynàoởnhữngnơiluôncóvântay–mặtbàn,mặtbếp,nắmđấmcửa,nútkéongăntủ,khungkínhtrượtcửasổ,điệnthoại,tay cầmvòihoa sen, vòinướcdưới chậu rửa, điềukhiển vô tuyến từ xa,côngtắcđèn,mộtchụcnơikhácđánglẽluôncóvântay.Khôngcógìsất.Mộtcũngkhông.Mộtphầncũngkhông.Nêntôibảocôtachỗnàocũngrắcbộtlấyvânlênhết–chỗnàocũngrắchết–tường,sàn,cảcáitrầnnhàchóchếtnữa.Cuộcnói chuyện trởnên gay gắthơnmột chút,nhưng tôinóithuyếtphụcmà.Rồicứnửatiếngcôtalạigọichotôimộtlần,nóichotôibiếtvẫnkhôngtìmđượcgìcả,nóitôiđangphíbaonhiêuthờigianquýgiácủacôta.Nhưnglầnthứbagọithìgiọngcôtacócáigìkháclạ–giọnghơinhỏmộtchút.Côtachotôibiếtđãtìmđượcmộtthứ.”

TuyRodriguezthậntrọngkhôngđểlộra,nhưngGurneyvẫncảmnhậnđượcsựthấtvọngcủay.Hardwicknóitiếpsaumộtkhoảnglặngđầykịchtính. “Họpháthiệnmộtchữghingoàicửaphòng tắm.Một từduynhất.Redrum.”

“Hả?”Rodriguezquát,khôngbuồncheđậysựhoàinghicủamình.

“Redrum.”Hardwicklặplạicáitừđóchầmchậm,vớivẻmặtđắcý,nhưthểnólàmấuchốtdẫnđếnđiềugì.

“Redrum?Nhưtrongphimư?”Blatthỏi.

“Chờ chút, chờ chút,” Rodriguez nói, mắt chớp chớp chắn nản. “Anhmuốnnóitôibiếtnhómchứngcứcủaanhmất…baonhiêuhả…babốngiờgìđóđểtìmmộtchữviếtsờsờtrêncửahả?”

“Cóphảisờsờđâu,”Hardwicknói.“HắnviếtchữđócũngcáchthứcvớithôngđiệpẩnđãđểlạichochúngtatrongthưgửiMarkMellerymà.LŨCỚMXẤUXAĐẦNĐỘNđấy.Nhớkhôngnào?”

Biểuhiệnduynhấtchothấytayđạiúyđãnhớralàmộtcáinhìnsữngsờcâmbặt.

“Tôithấythôngđiệpđótronghồsơrồi,”Holdenfieldnói.

“Tôinhớmangmánglàhắnđãchàchấtnhờntrêndalênphíasauthưgìđó.Thậtsựcóthểlàmvậysao?”

Page 349: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Hoàntoànchẳngcóvấnđềgì,”Hardwicknói.“Vântaykỳthựccũnglàchấtnhờn trêndacảmà.Chẳngquahắnchỉ tậndụngcái tàinguyênấychomụcđíchriêngthôi.Chắchắncóchàchàngóntaylêntránđểngóntaynhờnhơnmộtchút.NhưngrõrànglầnđócótácdụngnênhắnchơitròbổncũsoạnlạiởchỗTheLaurels.”

“Nhưngtađangnóivềcáitừredrumtrongphimmàphảikhông?”Blattlặplại.

“Phimư?Phimnào?Saolạiphimphiếcgìởđây?”

Rodriguezlạichớpchớpmắt.

“The Shining,”Holdenfield càng nói càng hứng thú. “Một cảnh phimnổitiếng.Thằngbénọviếttừredrumtrênmộtcánhcửatrongphòngngủmẹnó.”

“Redrumlàmurder[22]viếtngược,”Blatttuyênbố.

“Chúaơi,mọichuyệnđềuhoànhảo!”Holdenfieldnói.

“Tôichorằngmọingườihàohứngnhưvậynghĩalàchúngtasẽbắtgiữhungthủtrongvòng24tiếngtớiđúngkhông?”

Rodriguez dường như đang cố gắngmỉamai được bao nhiêu thìmỉamai.Gurney tảng lờ y vànói vớiHoldenfield. “Hay thật,hắnmuốnnhắcchúngtanhớđếnredrumtrongphimTheShining.”

Mắtcôtaánhlên.“Mộttừhoànhảotừmộtbộphimhoànhảo.”

Kline, người bấy lâu vẫn quan sátmọi người tương tác với nhaunhưngườihâmmộtheodõimộttrậnbóngquầntrongcâulạcbộcủamình,rốtcuộccũnglêntiếng.“Đượcrồi,cácđồngchí,đếnlúcchotôibiếtbímậtrồi.Cáiquáigìmàhoànhảovậy?”

HoldenfieldnhìnGurney.“Anhnóichoanhtanghevềcáitừđó.Tôinóivềbộphim.”

“Từđó là từ viếtngược.Chỉ đơn giản vậy thôi.Đây là chủđề bấy lâungaytừđầuvụán.Cũngnhưmấydấuchânđingượctrongtuyếtvậy.Vàdĩnhiên,đólàtừmưusátviếtngược.Hắnmuốnnóichotabiếttaxửlývụánnàyngượcngạotừđầuđếncuối.LŨCỚMXẤUXAĐẦNĐỘN.”

Kline cốđịnhánhmắt thẩmvấnviên củamìnhvàoHoldenfield. “Cô

Page 350: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

đồngýkhông?”

“Vềcơbảnthìcó.”

“Cònbộphimthìsao?”

“À,vâng,bộphim.TôisẽcốgắngngắngọnnhưthanhtraGurney.”Côtanghĩngợitrongchốclát,đoạnlêntiếngnhưvừanóivừalựachọntừngtừkỹ lưỡng. “Bộphimnóivềmộtgiađìnhcóhaimẹconbịngườichađiênkhủngbố.Ôngbốnày lại là bợm rượu có lịch sửđầy rẫynhữngđợt chèchéncuồngbạo.”

Rodriguezlắcđầu.“Cômuốnnóihungthủcủachúngtalàmộtôngbốnghiệnrượu,cuồngbạo,điênkhùngnàođóư?”

“Ồ,không,không.Khôngphảiôngbố.Đứaconcơ.”

“Đứaconư?!”Nétmặt củaRodriguezđãbiếndạng thànhnhững tháicựcmớicủasựhoàinghi.

Khi nói tiếp, Holdenfield bỗng nói bằng giọng gần giống giọng ÔngRogerscủamình.“TôitinhungthủmuốnnóivớitarằnghắncóngườibốnhưôngbốtrongphimTheShining.Tôitincólẽhắnđangbộcbạchbảnthânchotabiết.”

“Bộcbạchbảnthân?”GiọngcủaRodriguezgầnnhưlắpbắp.

“Aicũngmuốntựgiớithiệubảnthântheocáchcủamìnhmà,đạiúy.Tôi chắc chắnanh luôngặp trườnghợpđó trongcôngviệc.Tôi thìnhấtđịnhgặprồi.Chúngtaluôncócơsởchohànhvicủamình,chodùcơsởđócóquái lạđếnđâuđinữa.Aicũngmuốnđượcnhìnnhậnmìnhlàngườilàmgìcũngcólýdochínhđáng,kểcảnhữngngườiloạntrí–cólẽphảinói‘nhấtlànhữngngườiloạntrí’.”

Nhậnxétnàylàmcảphòngimbặt.SựyênlắngnàycuốicùngbịBlattphávỡ.

“Tôicócâuhỏi.Côlàbácsĩthầnkinhhọc,đúngkhông?”

“Cốvấntâmlýhọcphápy.”ÔngRogersđãbiếntrởlạithànhSigoumeyWeaver.

“Ừ,gìcũngđược.Côbiếttríóchoạtđộngnhưthếnào.Nêncâuhỏilàthếnày.Gãnàybiếtngườitanghĩđếnconsốnàotrướckhihọnghĩđếnsố

Page 351: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

đó.Saohắnlạilàmđượcvậy?”

“Hắnkhônglàmđược.”

“Chắccúlàhắnlàmđượcmà.”

“Hắncóvẻnhưlàmđượcthôi.Anhđangnóiđếncáctìnhtiếtmàtôiđãđọc tronghồ sơvụáncó liênquanđếnhai consố658và 19đúngchưa?Thựcsựthìhắnkhônglàmđượcnhưanhnóiđâu.Đơngiảnlàkhôngthểnào biết trước ngươi khác sẽ nghĩ ra con số gì trong những tình huốngkhôngđượckiểmsoát.Thànhrahắnkhônglàmđượcđâu.”

“Nhưngsựthậtlàhắnlàmđượcmà,”Blattkhăngkhăng.

“Cóítnhấtmộtcáchlýgiải,”Gurneynói.RồianhpháchọakịchbảnmàanhđãnghĩrakhiMadeleinegọidiđộngchoanhtừhộpthưnhà–cụthểlà,tênhungthủcóthểđãdùngmộtmáyinxáchtaytrongxeđểtạorabứcthư có con số 19 trên đó sau khiMarkMellery đề cập đếnnó trên điệnthoại.

Holdenfieldtrôngbịấntượng.

Blatttrôngỉuxìu–mộtdấuhiệurõrệt,Gurneynghĩ,chothấyẩnnáuđâuđótrongbộnãothôsơvàthânhìnhđượctậpluyệnquánhiềunàylàmột con người lãng mạn ưa thích những thứ quái dị và không tưởng.Nhưngvẻỉuxìunàychỉkéodàitrongchốclát.

“Cònconsố658thìsaohả?”Blatthỏi,ánhmắthiếuchiếncủayliếcqualiếc lạigiữaGurneyvàHoldenfield. “Lúcđókhôngphảinóichuyệnđiệnthoại,chỉlàthưthôi.VậythìtạisaohắnlạibiếtMellerysẽnghĩđếnconsốđóchứ?”

“Tôikhôngcócâutrảlờichocâuhỏiđó,”Gurneynói,“nhưngtôicómộtcâuchuyệnlạnhonhỏnàycóthểgiúpaiđónghĩracâutrảlời.”

Rodriguezthểhiệnmộtchútnônnóng,nhưngKlineưỡnngườivềphíatrước,vàcáchthểhiệnsựhứngthúnàydườngnhưkìmhãmđượctayđạiúy.

“Hômnọtôimơvềbốtôi,”Gurneybắtđầunói.Anhngậpngừng,mộtcáchvôthức.Anhthấygiọngmìnhkháchẳn.Anhnghetrongđóvọngvềmột nỗi buồn sâu sắc mà giấc mơ ấy đã tạo ra trong anh. Anh thấy

Page 352: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Holdenfield nhìn anh tòmòmà không ác ý. Anh ép bản thân nói tiếp.“Tỉnhdậy, tôinhớđếnmột tròảo thuậtbàimàbố thườngbiểudiễnkhinhàcókháchđếnchơidịpnămmớivà saukhiôngấyđã làmvài ly.Cómenrượutrongngườilàôngấylạicaohứngnhưvậy.Ôngxòeramộtbộbàirồiđiquanhphòngyêucầubabốnngườigìđómỗingườibốcmộtlá.Rồiôngtậptrungvàomộtngườiduynhấttrongsốđó,bảohọnhìnkỹlábàimìnhbốcrồibỏlạivàobộbài.Rồiôngđưabộbàichongườiđó,bảohọxàobài.Sauđóônggiảvờúmbalaravẻ‘đọcđượcýnghĩ’,nhiềukhilàmvậyđếncảmườiphút,vàcuốicùng,mộtcáchđầykịchtính,ôngtiếtlộtênlábàiđó–tấtnhiênđâylàlámàngaythờiđiểmngườitabốcôngđãbiếtrồi.”

“Saobiếtđượcchứ?”Blattbốirốihỏi.

“Lúcchuẩnbịbộbàilúcđầu,ngaytrướckhixòebàira,ôngrángnhớítnhấtmộtlábàinàođórồiđiềukhiểnvịtríláđótrongđámbàixòe.”

“Giảsửkhôngaibốctrúngláđóthìsao?”Holdenfieldhứngthúhỏi.

“Nếukhôngaibốctrúng,ôngsẽtìmcớdừngtròảothuậtlạibằngcáchđánhtrốnglảng–chẳnghạnnóilàsựcnhớphảiđicoiấmnướcđểphatràhayđạiloạivậy–đểkhôngainhậnratròảothuậtcóvấnđề.Nhưngôngấyhầunhưchẳngcầnphảilàmvậy.Bởivìvớicáicáchxòebàiranhưvậy,thìgần như chắc chắn nếu không phải người thứ nhất, người thứ hai, thìngườithứbacũngsẽbốctrúnglábàimàôngấymuốnhọbốc.Vànếuhọkhôngbốc trúng thìôngấy chỉ cầnchơi tròvàobếp làmchuyện thườngngày,xong trở ra làmtròảo thuật lại từđầu làxong.Vàdĩnhiênôngấyluôncócáchnàođóhoàntoànhợp lýđể loại ranhữngngườibốcsai,đểkhôngaibiếtđượcđangxảyrachuyệngì.”

Rodriguezngáp.“Chuyệnnàythìcóliênquangìđếnconsố658?”

“Tôikhôngrõ,”Gurneynói,“nhưngcứnghĩđếnchuyệnngườitatưởngmìnhbốcbàingẫunhiên,trongkhikỳthựccóngườiđiềukhiểnsựngẫunhiênđó…”

Trung sĩWigg, người bấy lâu vẫn lắng nghe với hứng thú ngày càngnhiều,xenvào.“Câuchuyệnảothuậtbàicủaanhlàmtôinhớđếntròlừa‘thámtửtưgửithưtrựctiếp’cuốinhữngnăm90.”

Page 353: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Không hiểu có phải vì giọng nói khác lạ của cô ta có cao độ lọt vàokhoảngâmnửanamnửanữhaykhông,hayvìchuyệncôtamởmiệngnóilàchuyệnlạ,màcôtalạithuhútđượcsựchúýcủamọingườingaylậptức.

“Ngườitanhậnđượcmộtláthư,đượccholàtừmộtcôngtythámtửtư,xinlỗiđãviphạmquyềnriêngtưcủangườinhận.Côngtynày‘thúnhận’rằngtrongquátrìnhđảmnhậnmộtnhiệmvụgiámsátbịthấtbại,họđãvôtìnhtheodõingườinhậnđótrongnhiềutuầnvàchụpảnhhọtrongnhiềutìnhhuốngkhácnhau.Họnói, theo luậtvềquyềnriêngtưhọphảicungcấpchongườinhậntấtcảsốảnhnày.Lúcnàymớiphátsinhracâuhỏibấtngờ:vìmộtvàiảnh trongsốđócó thểcóbảnchấtnhạycảm,nênngườinhậncómuốnlấyảnhquahộpthưbưuđiệnthayvìnhậntrựctiếpởnhàkhông?Muốnvậy,ngườinhậnphảigửichocôngtykia50đôlàmchiphíbảotoànhồsơnữa.”

“Aingumàđitinmấythứđóđángbịmất50đôlắm,”

Rodriguezkhinhbỉ.

“Ồ, vài ngườimất còn nhiều tiền hơn nữa kìa,”Wigg điềm đạm nói.“Vấnđềkhôngphảilàlấyđượcsốtiền50đôđó.Làmvậylàchỉđểthămdòthôi.Kẻlừađảogửiđihơnmộttriệuláthưnhưthế,vàmụcđíchduynhấtkhiyêucầungườikhácgửi50đôlàmuốnlọcramộtdanhsáchnhữngaicảmthấytộilỗivềhànhvicủamìnhnênkhôngmuốnmấytấmảnhchụpnhữnghoạtđộngcủahọrơivàotayvợhoặcchồngmình.Nhữngngườinàysauđóbịbuộcphảiđápứnghàngloạtcácyêucầugửitiềncòncaohơngấpbộinếumuốnnhậnlạinhữngbứcảnhnhạycảmđó.Mộtsốngườiđãtrảđến15.000đônữacơ.”

“Đểlấynhữngbứcảnhkhôngbaogiờtồntại!”Klinethốtlên,cămphẫnlẫnngưỡngmộtríthôngminhcủakẻlừađảo.

“Sựngumuội của conngười chẳng bao giờ thôi làm ta ngạcnhiên…”Rodriguezlêntiếng,nhưngGurneyngắtlời.

“Chúaạ!Đúng rồi!Cáiyêucầu289đôấychính lànhưvậy.Cùngmộtphươngthứccả.Chỉlàthămdòthôi!”

Rodrigueztrôngbốirối.“Thămdògìcơ?”

Page 354: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

GurneynhắmmắtlạiđểcốmườngtượngraláthưđòitiềnmàMellerynhậnđược.

Màychau,KlinequaysangWigg. “Tên lừa tiềnấy–cônóihắngửiđimộttriệuláthưư?”

“Đólàconsốmàtôinhớtừbáochí.”

“Vậythìrõràngvụnàylàmộtvụkháchẳnrồi.Vụđóchẳngqualàchiếndịchgianlậntrựctiếpbằngthư–thảcáilướilớnđểbắtvàiconcátộilỗithôi.Ởđâychúngtalạikhôngbànđếnchuyệnđó.Chúngtađangbànvềnhữngbứcthưviếttaygửichomộtítngười–nhữngngườimàconsố658hẳnphảicómộtýnghĩariêngtưnàođóđốivớihọ.”

GurneychầmchậmmởmắtrarồinhìnKlinechằmchằm.“Khôngphảivậyđâu.Thoạtđầutôicũngcholànhưvậy,vìtacònnghĩrađượclýdonàokhácnữachứ?NêntôiluônmiệnghỏiMarkMellerycâuhỏiđó–consốđócóýnghĩagìđốivớianhta,làmanhtanhớđếnthứgì,trướcđâyanhtacóbaogiờnghĩđếnnókhông,cótừngthấynóviếtởđâuchưa,cóphảinólàgiá tiền củamột thứ gì không, có phải địa chỉ, mậtmã két sắt không?Nhưng anh ta cứ khăng khăng là con số đó chẳng có ý nghĩa gì đối vớimìnhcả,cũngchẳngnhớđượctrướcđâycónghĩrasốđóchưa,tựnhiênnóbừnglêntrongđầuanhtavậythôi–mộtsựkiệnhoàntoànngẫunhiên.Vàtôitinanhtanóithật.Chonênnhấtđịnhphảicómộtcáchlýgiảikhác.”

“Vậynghĩalàanhtrởlạiđiểmxuấtphátrồicòngì,”Rodrigueznói,mắtxoaytrònmộtvẻmệtmỏikhoatrương.

“Cólẽkhôngđâu.CólẽtròlừalọcmàtrungsĩWiggkểgầnvớisựthậthơnchúngtatưởngđấy.”

“Anhmuốnnóitênhungthủcủachúngtagửiđimộttriệuláthư–mộttriệuláthưviếttayư?Thậtbuồncười–chưakểlàkhôngtưởng.”

“Tôiđồngýlàmộttriệulálàchuyệnkhôngtưởng,trừkhihắnđượcgiúpđỡrấtnhiều,màkhảnăngnàyrấtkhóxảyra.Nhưngnếukhôngphảimộttriệuthìconsốnàomớiđúngđây?”

“Ýanhlàsao?”

“Giảsửtênhungthủcủachúngtacókếhoạchgửithưchonhiềungười

Page 355: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

–thưviếttay,đểainhậnđượccũngcócảmgiáclàláthưchỉgửiriêngchomộtmìnhhọ thôi.Mọingườinghĩ xem trong thời gianmộtnămchẳnghạn,hắnsẽviếtđượcbaonhiêuláthư?”

Tayđạiúygiơtaylênnhưmuốnnóibónggiórằngcâuhỏinàykhôngnhữngkhôngthểtrả lờimàcònrấtphùphiếm.KlinevàHardwicktrôngnghiêmtúchơn–nhưthểhọđangthửtínhraconsố.Stimmel,nhưmọikhi, vẫnbiểu lộ sự bí hiểm của loài lưỡng cư.RebeccaHoldenfieldđangquan sát Gurney với sự thích thú càng lúc càng nhiều. Blatt trông nhưđangloayhoaytìmranơiphátsinhmộtmùithốinàođó.

Wigglàngườiduynhấtlêntiếng.“5.000thư,”cônói.“10.000,nếuhắncaohứng.Cóthểđến15.000cơ,nhưngnhưvậyrấtkhó.”

Klinenhíumắtnhìncôtabằngvẻhoàinghicủamộtluậtsư.“Nàytrungsĩ,chínhxácthìmấyconsốnàydựatrêncáigìnào?”

“Trướchếtlàdựatrênmộtsốgiảđịnhhợplý.”

Rodriguezlắcđầu–nhưmuốnámchỉchẳngthứgìtrênđờinàylạidễsailầmhơngiảđịnhhợplýcủangườikhác.NếuWiggcóđểýđếntháiđộcủaRodriguezthìcũngchưađếnmứcđểbảnthânbịlunglạc.

“Trướctiên, tagiảđịnhrằngcóthểápdụngkiểumẫucủatrò lừađảothámtửtưấy.Nếuvậy,suyralầnliênlạcđầutiên–liênlạcđểxintiềnấy–nhắmđếnnhiềungườinhấtvànhữnglầnliênlạctiếptheochỉnhằmvàonhữngaihồiâmthôi.Trongvụánnày,tabiếtlầnliênlạcđầutiênbaogồmhaibứcthưtámdòng–tổngcộng16dòngkhángắn,cộng3dòngđịachỉngoàibìthư.Trừđịachỉrathìtấtcảcácláthưđềugiốngnhaunênviếtlặpđilặplạirấtnhanh.Tôiướctínhmỗiláviếtxongmấtkhoảng4phút.Tứclàviếtmườilămlámấtmộttiếng.Nếumỗingàyhắnchỉbỏramộttiếngđểviếtthưthôi,thìsaumộtnămhắnsẽcóhơn5.000lá.Haitiếngmộtngàythìgầnđược11.000lá.Vềlýthuyết,hắnviếtthêmnữacũngđược,nhưngmộtkẻbịámảnhnặngnhấtđinữacũngchỉcầnmẫncógiớihạnthôi.”

“Thậtrathì,”Gurneynóibằngmộtsựthíchthúmớichớmcủamộtnhàkhoahọcrốtcuộcđãthấyđượckiểumẫutrongmộtbiểndữliệu,“11.000làquáđủrồi.”

“Quáđủđểlàmgì?”Klinehỏi.

Page 356: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Trướchết làquáđủđểthựchiệnthànhcôngcáimánhkhóe658ấy,”Gurneynói. “Vàcáimánhkhóenhonhỏđó,nếuthựchiệntheocáchmàtôinghĩ,cũngsẽlýgiảiđượccáiyêucầu289,87đôtrongláthưđầugửichomỗinạnnhân.”

“Này,này,”Klinevừanóivừagiơtaylên.“Chầmchậmnào.Anhcuahơigấpquáđấy.”

Page 357: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

45

MuốnAnNghỉThìHànhĐộngNgay

Gurneynghĩthấuđáovềnómộtlầnnữa.Nógầnnhưquáđơngiản,vàanhmuốnchắcchắnmìnhkhôngbỏsótvấnđềhiểnnhiênnàocóthểtạoralỗhổngtronggiảthuyếtgãygọncủamình.Anhđểýthấynhiềuvẻmặtkhácnhauquanhbàn–thíchthú,nônnónglẫntòmò–khimọingườichờanhlêntiếng.Anhhítvàomộthơidàivàsâu.

“Tôikhôngkhẳngđịnhmọichuyệnlànhưvậy.Tuynhiên,đâylàkịchbảnthuyếtphụcnhấtmàtôinghĩrađượctrongsuốtthờigianvậtlộnvớinhữngconsốđó–bắtđầutừngàyMarkMelleryđếnnhàtôichotôixemláthưđầutiên.Anhtarấthoangmangvàhoảngsợmỗikhinghĩđếnchuyệnngườiviếtthưbiếtrõanhtađếnnỗiđoánđúngconsốmàanhtanghĩrakhiđượcyêucầunghĩramộtsốbấtkỳtừ1đến1.000.Tôicảmnhậnđượcsựhoảngsợtronganhta,cáicảmgiácchuyệnxấusắpxảyra.Chắcchắnnhữngnạnnhânkháccũngnhưvậy.Sựhoảngsợđóchínhlàtoànbộmụcđíchcủatròchơimàchứngtađangchơiởđây.Saohắnlạibiếtđượctôisẽnghĩraconsốgì?Saohắnlạibiếtđượcmộtsuynghĩthầmkín,cánhân,riêngtưđếnvậy?Hắncònbiếtđiềugìkhácnữa?Tôihìnhdungđượcnhữngcâuhỏiđóhànhhạanhtarấtkhổsở–làmanhtaphátđiênlên.”

“Thẳngthắnmànói,Dave,”Klinenóibằngmộtsựkíchđộngđượccheđậyrấtvụng,“mấycâuhỏiđócũnglàmtôiphátđiênnữa,chonênanhtrảlờichúngcàngsớmthìcàngtốtđấy.”

“Quáđúng,”Rodriguezđồngý.“Đithẳngvàovấnđềđinào.”

“Chophéptôibàytỏýkiếnnàyhơi tráingượcmộtchút,”Holdenfieldnóimộtcáchbănkhoăn.“Tôimuốnngheanhthanhtralýgiảichuyệnnàytừtốntheocáchcủaanhấy.”

“Nóđơngiảnđếnmứclàmngườitaphátngượng,”Gurneynói.“Làmtôiphátngượng,làvìtôicàngnhìnlâuvàovấnđề,thìnócàngcóvẻnangiải.

Page 358: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Vả lại, tìmrađượccách thức thựchiệnmánhkhóeconsố 19cũngchưalàmsángtỏđượccáchthứcthựchiệnconsố658.Lờigiảihiểnnhiênnàyđây,tôichưabaogiờnghĩra–chođếnkhitrungsĩWiggkểcâuchuyệncủacôta.”

KhôngrõvẻmặtnhănnhócủaBlattlàdoyđangcốxácđịnhyếutốtiếtlộhaydohơigatrongbaotửgâynên.

GurneygậtđầucảmơnWigg rồinói tiếp. “Giả sử,như trung sĩđãđềnghị,tênhungthủcóđầuócbịámảnhcủachúngtabỏramỗingàyhaitiếngđểviếtthưvàcuốinămviếtxong11.000lárồiđemgửichomộtdanhsáchgồm11.000người.”

“Danhsáchnàocơ?”GiọngJackHardwickcóchấtkhànxenngangnhưmộtcánhcổnghoengỉ.

“Câuhỏihayđấy–cólẽlàcâuhỏiquantrọngnhấttrongtấtcảcáccâuhỏi.Látnữatôisẽtrởlạicâuhỏinàyngaythôi.Tạmthờichúngtahãygiảđịnh rằng lá thư đầu tiên – cùngmột lá thư như nhau – được gửi đến11.000người,yêucầuhọnghĩramộtconsốtừ1đến1.000.Theolýthuyếtxác suất, ta có thể đoán có khoảng 11 người sẽ chọn cùngmột số trong1.000sốcóthểchọn.Nóicáchkhác,vềmặtthốngkê,cókhảnăng11ngườitrongsố11.000người,nếuchọnngẫunhiênmộtsố,sẽchọnsố658.”

BộmặtnhănnhócủaBlattbỗnggiãnramộtcáchvuinhộn.

Rodriguez lắc đầuhoài nghi. “Chẳng phải ta đang bước qua lằn ranhgiữagiảthuyếtvàchuyệntưởngtượngsao?”

“Anhđangnói đến chuyện tưởng tượngnào thế?”Gurneynghe có vẻngạcnhiênhơnphậtý.

“Thì những con sốmà anh cứnémbừa khắpnơi ấy, chúng chẳng cóbằngchứngnàolàmcơsởcả.Toànchuyệnhoangđường.”

Gurneymỉmcườikiênnhẫn,mặcdùkiênnhẫnkhôngphảilàcảmgiáccủaanh lúcnày.Trongthoángchốc,anhbịphântâmvìnhậnthứcđượccách anh che đậy những phản ứng cảm tính củamình. Đó làmột thóiquensuốtcuộcđờianh–cáicáchcheđậymangtínhphảnxạtrướcnhữngđiềulàmanhbựcdọc,chánngán,giậndữ,sợhãi,nghihoặc.Nóphụcvụchoanhrấtnhiềutronghàngngàncáccuộcthẩmvấn–nhiềuđếnnỗianh

Page 359: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

đã tin rằng đó là một tài năng, một phương pháp nhà nghề, nhưng dĩnhiênthựcchấtkhôngphảinhưthế.Đóchẳngqualàmộtcáchđốiphóvớicuộcsốngtừlâuđãlàmộtphầntrongconngườianh.

“Vậybốcháuchưabaogiờchúýđếncháuà,David.Nhưvậycháucócảmthấykhóchịukhông?”

“Khóchịuư?Không,chẳngkhóchịugìcả.Thựctìnhthìchẳngcócảmgiácgìnữalà.”

Tuyvậy,trongmơ,ngườitacóthểđắmchìmtrongbuồnbã.

Chúaạ,bâygiờkhôngphảilúcđểxemxétnộitâmcủamình.

Gurneytậptrungtrởlại,vừakịplúcngheRebeccaHoldenfieldnóibằngcáigiọngSigoumeyWeavernghiêmtúccủacôta, “CánhântôicảmthấygiảthuyếtcủathámtửGurneykhônghoangđườngchútnào.Thậtratôithấynóhấpdẫnđấy chứ– và tôi yêucầumột lầnnữa làhãyđểanhấytrìnhbàyxongluậngiảicủamìnhđã.”

CôtahướnglờiyêucầunàyvàoKline.Yngửalòngbàntayranhưmuốnnóirõràngmọingườicũngcóýđịnhđó.

Gurneynói, “Tôikhôngnói làđúng 11người trong số 11.0người chọnconsố658–tôichỉnói11làconsốkhảdĩnhất.Tôikhônghiểunhiềuvềtoánthốngkêđểdẫnramấycôngthứcvềxácsuất,nhưngcólẽaiđócóthểgiúptôichuyệnnày.”

Wigghắnggiọng.“Xácsuấtgắnvớimộtkhoảngsẽcaohơnnhiềusovớimộtconsốcụ thể trongkhoảngđó.Vídụ, tôi sẽkhôngcượcvớinhàcáirằngcóđúng11ngườitrongsố11.000ngườisẽchọnmộtconsốcụthểtừ1tới 1.000 – nhưng nếu ta thêm vàomột khoảng sai số tăng hoặc giảm,chẳnghạn7,lúcđótôisẵnsàngcượcrằngsốngườichọnconsốđósẽrơivào khoảng trên – nghĩa là trong trường hợp này có ít nhất 4 người vàkhôngquá18ngườisẽchọnconsố658.”

Blatt nhíumắt nhìn Gurney. “Anhmuốn nói cái gã này gửi thư đến11.000ngườivàgiấucùngmộtconsốbímậttrongmấycáiphongbìnhỏdánkínư?”

“Ýtưởngnhìnchunglànhưvậy.”

Page 360: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

MắtHoldenfieldtrợntrònngạcnhiên,côtaphátbiểuýkiếncủamìnhkhôngnhằmvàoriêngai.“Vànhữngai,dùnhiềuđếnđâuđinữa,nếutìnhcờchọnsố658vìlýdonàođórồimởphongbìnhỏbêntrongra,thấybứcthư nói người viết biết người nhận rõ đến nỗi biết được người nhận sẽchọnsố658…Chúaạ,tácđộngđúnglàrấtlớn!”

“Bởivì,”Wiggbồivào, “ngườinhậnsẽkhôngbaogiờngờmìnhkhôngphảilàngườiduynhấtnhậnđượcthư.Họsẽkhôngbaogiờngờmìnhchỉlàmộttrongsốmỗi1.000ngườivôtìnhchọnconsốđóthôi.Viếttaychỉlàlớpvỏbềngoài,làmthưcóvẻhoàntoàncánhân.”

“Ôi vãi Chúa trời,”Hardwick thều thào, “nói như cônghĩa là tên giếtngườihàngloạtnàycủachúngtadùngchiếndịchgửithưtrựctiếpđểdòtìmnạnnhânrồi!”

“Đólàmộtcáchnhìnvấnđề,”Gurneynói.

“Đâycólẽlàchuyệnđiênrồnhấttôitừngđượcnghe,”Klinenói,sữngsờhơnlàngờvực.

“Chẳng ai lại đi viết tay 11.000 lá thư cả,” Rodriguez tuyên bố thẳngthừng.

“Chẳngai lạiđiviếttay11.000láthưcả,”Gurneylặplại. “Đóchínhlàkiểu phản ứngmà hắn dựa vào để khai thác. Không có câu chuyện củatrungsĩWiggthìtôicũngchưachắcnghĩđếnkhảnăngnày.”

“Vànếuanhkhôngmôtảtròảothuậtbàicủabốanhthìtôicũngkhôngnghĩđếncâuchuyệnđó,”Wiggnói.

“Lát nữa hai người hẵng ca tụng nhau,” Kline nói. “Tôi vẫn còn thắcmắc.Chẳnghạnnhưtạisaohungthủlạiyêucầusốtiền289,87đô,vàtạisaohắnlạiyêucầugửisốtiềnđóđếnhộpthưcủangườikhác?”

“Lýdohắnđòitiềncũnggiốngnhưlýdokẻlừađảođòitiềntrongcâuchuyệncủacôtrungsĩvậy–mụcđíchlàkhiếnnhữngnạnnhântươnglaiphảitiếtlộdanhtính.Kẻlừađảothìmuốnbiếtngườinàotrongdanhsáchcủahắnlolắngkhôngyênchuyệnmìnhđãlàmgìmàlạibịchụphình.Cònhungthủcủachúngtathìmuốnbiếtngườinàotrongdanhsáchcủahắnđãchọnconsố658vànơmnớplosợđếnnỗichịubỏtiềnratìmkẻbiếtrõ

Page 361: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

họđếnmứcđoántrướcđượcconsốđó.Tôinghĩsốtiềnlớnnhưvậylàđểtáchnhómngườihoảngsợthựcsự–Mellerynằmtrongsốnày–rakhỏinhómngườichỉđơnthuầnlàtòmò.”

Klineđangưỡnngườivềphíatrướcnhiềuđếnnỗigầnnhưkhôngcònngồitrênghế.“Nhưngtạisaosốtiềnlạicósốđô-lavàsốxuchínhxácđếnvậy?”

“Vấnđềđóngaytừđầucũnglàmtôidaydứtkhôngyên.

Đếngiờtôivẫnchưarõtạisao,nhưngcóítnhấtmộtlýdo:sốtiềnnhưvậylàđểcầmchắckhảnăngnạnnhânsẽgửisécthayvìtiềnmặt.”

“Láthưđầutiênđâucónóivậy,”Rodriguezchỉra.“Thưghilàcóthểgửiséchoặctiềnmặtmà.”

“Tôibiết,nóithếnàynghecóvẻcựckỳtinhvi,”Gurneynói,“nhưngtôinghĩhung thủđưa ra lựa chọnđó rõ ràng lànhằmđánh lạchướngnạnnhân, làmhọkhôngchúýđếnsựsốngcòncủaviệcgửi séc.Cònsố tiềnphứctạpkiachỉnhằmlàmngườitanảnmàkhôngtrảtiềnmặtthôi.”

Rodriguezđảomắt.“Này,tôibiếtkhôngaicómặtởđâyngàyhômnaylại ưa cái từ hoang đường cả, nhưng ngoài từ đó ra, tôi chẳng biết phảidùngtừnàokhácđểgọithứnàynữa.”

“Tạisaogửiséclạilàchuyệnsốngcòn?”Klinehỏi.

“Sốtiềnấy,đốivớihungthủmànói,khôngquantrọng.Nhớrằngmấytấmsécđókhôngđượcđổiratiềnmặtkiamà.TôitinhắnlấyđượcsécởgiaiđoạnnàođótrongquátrìnhsécđượcchuyểnđếnhộpthưcủaGregoryDermott,vàhắnchỉcầncóvậy.”

“Chỉcầncóvậy–ýanhlàgì?”

“Trênséccóghigìngoàisốtiềnvàsốtàikhoảnnào?”

Klinesuynghĩmộtlúc.“Tênchủtàikhoảnvàđịachỉư?”

“Đúng,”Gurneynói.“Tênvàđịachỉ.”

“Nhưngtạisao…?”

“Hắnphảikhiếncácnạnnhântựtiếtlộdanhtính.Rốtcuộcthìhắnđãgửiđihàngngànláthưnhưthế.Nhưngmỗinạnnhântươnglaisẽtinrằngláthưmìnhnhậnđượcchỉnóiduynhấtchuyệncủamình,từmộtngười

Page 362: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

biếtmìnhrấtrõ.Nếuhọgửilạimộtphongbìcósốtiềnmàhungthủyêucầuthìsao?Họkhôngviệcgìphảighitênvàđịachỉcủamìnhcả–vàtênhungthủkhôngthểyêucầucụthểlàphảighithôngtinđó,bởivìyêucầunhưvậysẽphávỡtoànbộcáitiềnđề‘tôibiếtnhữngbímậtthầmkíncủaông’rồi.Lấyđượcmấytấmsécđólàmộtcáchkhônkhéođểlấytênvàđịachỉcủangườihồiâm.Vàcólẽ,nếutrongbưuđiệnxảyraquátrìnhlénlútxemthôngtintrênsécthìcáchdễdàngnhấtđểphitangsécsaukhixemxonglàbỏséc lạivàophongbìbanđầurồichuyểntiếpđếnhộpthưcủaDermott.”

“Nhưng tênhung thủphảihơnướcmởphongbì ra rồiniêm lạichứ,”Klinenói.

Gurneynhúnvai.“MộtcáchkháclàxâmnhậpvàohộpthưcủaDermottbằngcáchnàođósaukhianhtatựtaymởphongbìra,nhưngphảitrướclúcanhtacócơhộitrảséclạichongườigửi.Làmvậykhôngcầnphảihơnướcmởphongbìrồiniêmlại,nhưngđúnglàsẽphátsinhnhiềuvấnđềvàcâuhỏikhác–nhữngthứchúngtacầnphảiđiềutra,chẳnghạnlốisốngcủaDermott,nhữngngườicóthểxemđượchộpthưcủaanhta,vânvân.”

“Vànhưvậy,”Hardwickphềuphàolớntiếng,“chúngtaphảitrởlạicâuhỏicủatôi–câuhỏimàSherlockGurneynàyđâylúcnãyđãmôtảlàquantrọngnhất trongtấtcảcáccâuhỏi.Câuhỏiđó là,nhữngtaykhỉgiónàonằmtrongdanhsách11.000ứngcửviênbịmưusátđây?”

Gurney giơ tay lên làm cử chỉ quen thuộc của cảnh sát giao thông.“Trướckhitrảlờicâuhỏiđó,chophéptôinhắcmọingườirằng11.000chỉlàconsốướcđoánthôi.Consốnàylàsốláthưkhảdĩnhìntừquanđiểmthựcthi,vàđólàconsốhỗtrợkịchbản658củachúngtavềmặtthốngkê.Nóicáchkhác,đâylàconsốcóýnghĩa.NhưngnhưtrungsĩWiggđãchỉralúcđầu,consốthậtsựcóthểnằmtrongkhoảngtừ5.000đến15.000,nhỏvừađủđểthựchiệnđượcmánhkhóenàyvàlớnvừađủđểlọcrađượcmộtmớngườingẫunhiênchọnconsố658.”

“Dĩ nhiên, trừ phi anhđi sai hướnghoàn toàn,” Rodriguez chỉ ra, “vàmấythứđoángiàđoánnonnàychỉlàmộtsựlãngphíthờigianvôcùng.”

KlinequaysangHoldenfield.“Cônghĩsao,Becca?Chúngtacóđiđúng

Page 363: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

hướngkhông?Haysaihướng?”

“Tôicảmthấycáckhíacạnhcủagiảthuyếtđótuyệtđốihấpdẫn,nhưngtôimuốngiữlạiýkiếnsaucùngcủamìnhvàchờnghecâutrảlờichocâuhỏicủatrungsĩHardwicktrướcđã.”

Gurneymỉmcười,lầnnàylàmộtnụcườichânthật.“Anhấyítkhinàohỏimàchưaítnhiềucósẵncâutrảlờiđâu.Chiasẻđượckhôngnào,Jack?”

Hardwick lấyhai tay xoa xoamặt trongnhiều giây – lại làmột trongnhữngcáigiậtkhóhiểulàmGurneyphátcáukhihaingườicònlàmchungvụánPiggertgiếtchahạimẹ.“Nếunhìnvàonétchungđặcthùnhấtgiữatấtcảcácnạnnhân–nétđặcthùđượcnóiđếntrongmấybàithơđedọaấy–mọingườicóthểkếtluậnrằngtêncủahọnằmtrongdanhsáchnhữngngườinghiện rượunặng.”Hắnngừngmột chút. “Câuhỏiđặt ra là, danhsáchđóởđâura?”

“DanhsáchthànhviêncủaHộiCairượuẩndanhchăng?”Blattđềnghị.

Hardwicklắcđầu.“Khôngcódanhsáchnàonhưthếcả.Ngườitaxemtrọngmấythứẩndanhvớvẩnđólắm.”

“Vậymộtdanhsáchđượcsoạntừdữliệutronghồsơcôngcộngthìsao?”Klinenói.“Nhữngvụbắtgiữvàbảnánliênquanđếnrượuchăng?”

“Danhsáchnhưvậycó thểsoạnra,nhưngsẽcóhainạnnhânkhôngxuấthiệntrongđó.Mellerykhôngcótiềnántiềnsự.Taylinhmụcấudâmthìcó,nhưngđólạilàtộiviphạmthuầnphongmỹtụcđốivớitrẻvịthànhniên–khôngcóliênquanđếnrượutronghồsơcôngcộng,đànhrằngcậuthanhtraởBostonmàtôitraođổibảotôilàđứcchatốtbụngấysauđóbịbáctộinàyvànhậnmộttộinhẹhơn.Ôngtaquyhànhvinàylàdonghiệnrượuvàđồngýđicainghiệnlâudài.”

Klinenheomắttưlự.“Chà,vậythìcóthểnàolàdanhsáchbệnhnhânởcơsởcainghiệnkhông?”

“Có khả năng đó,” Hardwick nói, mặt nhăn nhó nhưmuốn nói điềungượclại.

“Cólẽtanênđiềutrachuyệnđó.”

“Nhấtđịnhrồi.”GiọngđiệugầnnhưsỉnhụccủaHardwicktạoramột

Page 364: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

khoảnglặngngượngngập.Gurneyphávỡsựimlặng.

“Vìmuốnxemthửcóthểthiếtlậpmốiquanhệvềmặtđịalýgiữacácnạnnhânkhông,nêncáchđâymộtthờigiantôiđãbắtđầuđiềutravấnđềcainghiện củahọ.Oái oăm thay việc điều tra lại rơi vàongõ cụt. AlbertRudden cai nghiện 28 ngày ở một cơ sở ở Bronx cách đây 5 năm, cònMellerycainghiện28ngàyởmộtcơsởởQueenscáchđâymườilămnăm.Khôngcơsởnàocóchươngtrìnhđiềutrịlâudàicả–tứclàônglinhmụcchắchẳnđãđếnmộtcơsởkhác.Chonêndùtênhungthủcủachúngtacólàmviệc trongmôi trườngđóvà côngviệc chophéphắn truyxuấthàngngànbệnhánđinữa,thìbấtkỳdanhsáchnàomàhắnlậprabằngcáchđócũngchỉcóduynhấtmộtcáitêntrongsốnhữngnạnnhânđómàthôi.”

RodriguezxoayngườitrongghếvànóichuyệntrựctiếpvớiGurney.“Giảthuyếtcủaanhphụthuộcvàosựtồntạicủamộtdanhsáchkhổnglồ–cóthểlà5.000tên,cóthểlà11.000,tôinghecôWiggnóicòncóthể15.000nữa–baonhiêutêncũngđược,danhsáchcóvẻnhưluônluônthayđổi.Nhưnglàmgìcónguồnnàocóthứdanhsáchnhưvậy.Vậyphảilàmsao?”

“Kiênnhẫnnào,đạiúy,”Gurneynóinhỏnhẹ.“Tôikhôngnghĩlàkhôngcónguồnnàođâu–chẳngquatachưatìmrathôi.Hìnhnhưtôi tinvàonănglựccủaanhcònhơnbảnthânanhtintưởngđấy.”

MáutràolênmặtRodriguez.“Niềmtincáigì?Vàonănglựccủatôicáigì?Anhnóivậynghĩalàsaohả?”

“Toànbộsốnạnnhânđềuđicainghiệnư?”Wigg lờđicơn tambànhcủatayđạiúy.

“TôikhôngbiếtKartchthìsao,”Gurneynói,mừngvìđượckéotrởlạiđềtài.“Nhưngôngtacóđicũngkhôngcógìlạ.”

Hardwickxenvào.“SởCảnhsátSothertoncófaxchochúngtahồsơcủaôngta.Đâyđúnglàchândungcủamộttênkhốnthậtsự.Hànhhung,quấyrối,uốngrượunoicôngcộng,uốngrượugâyrối,đedọa,đedọabằngvũkhí,cóhànhvidâmdật, ba lầnuống rượu lái xe,hai lầnđi lênphíaBắc rồi,chưakểcảchục lầnravào tù6 tỉnhnữa.Nhữngtội liênquanđếnrượu,nhấtlàuốngrượuláixe,chotathấygầnnhưchắcchắnrằnglãođabịtốngđicainghiệnítnhấtmộtlần.TôicóthểyêucầuSothertonđiềutrachuyện

Page 365: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

đó.”

Rodriguezđẩyngười rakhỏibàn. “Nếucácnạnnhânkhônggặpnhautrongcơsởcainghiệnhoặcthậmchíkhôngcainghiệncùngcơsởởnhữngthờiđiểmkhácnhau,thìviệcbọnhọcóđicainghiệnhaykhôngcókhácgìnào?Thờibuổinàytrongsốmấytaythấtnghiệpvôcôngrồinghềvàmấytaynghệsĩtàolaotrênđờithìmộtnửađicainghiệnrồi.Mộthoạtđộngăntiềnphiphápkhốnnạn trênkinhphí củaMedicaid[23], cái giá cắt cổmàngườiđóngthuếphảitrả.Mấycáigãnàyđicainghiệnthìcónghĩakhỉgiógìnào?Nghĩalàbọnhọcókhảnăngbịgiếtư?Khólắm.Nghĩalàbọnhọlàbợmư?Thìsao?Chuyệnđóchúngtabiếtrồimà.”Sựgiậndữ,Gurneyđểý,đãtrởthànhcảmxúcchủđạocủaRodriguez,ynhảynhanhnhưtênbắntừvấnđềnàysangvấnđềkhác.

Wigg,ngườimàtràngrủasảấynhắmvào,dườngnhưkhôngbịtácđộngbởisựđộcđịacủanó.“ThanhtracấpcaoGurneyđãtừngnóianhấytincókhảnăngtấtcảcácnạnnhândínhdángđếnnhauquamộtnhântốchungnàođókhôngphảilànghiệnrượu.Tôinghĩviệcthamgiacainghiệncóthểlànhântốđó,hoặcítracũngthuộcnhântốđó.”

Rodriguezbậtcườichếnhạo.“Chắcthếnày,chắcthếkia.Tôinghequánhiềucái‘chắc’rồimàchẳngngheramộtmốiliênkếtnàocả.”

Klinetrôngchánnản.“ThôinàoBecca,nóichochúngtôibiếtcônghĩgìnào.Vịthếcủachúngtachắcchắnđếnmứcnào?”

“Câuhỏiđókhótrảlờilắm.Tôikhôngbiếtphảibắtđầutừđâunữa.”

“Đểtôiđơngiảnhóacâuhỏichocô.CôcótingiảthuyếtcủaGurneyvềvụánkhông–cóhaykhông?”

“Có,tôitin.BứctranhmàanhấyvẽramôtảcảnhMarkMellerybịmấybứcthưôngấynhậnđượctratấntinhthần;tôihìnhdungđượcđócóthểlàmộtyếutốhợplýtrongmộtkiểunghithứcgiếtngườinàođó.”

“Nhưngtrôngcôkhônggiốngnhưlàtinhoàntoàn.”

“Không phải vậy đâu, chẳng qua là… phương thức gây án này rất độcđáo.Tratấnnạnnhânlàyếutốrấthaygặptrongbệnhlýgiếtngườihàngloạt,nhưngtôichưabaogiờthấyvụánnàođượcthựchiệntừxavớimộtphong thái điềm tĩnh và có phương pháp đến thế. Yếu tố tra tấn trong

Page 366: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

nhữngvụánmạngnhưthếnàythườngchỉchútrọngviệcgâyrađauđớntrựctiếpvềthểxácnhằmkhủngbốnạnnhânvàchohungthủcáicảmgiáccó quyền năng và quyền kiểm soát tối thượng mà hắn thèm khát. Tuynhiên,trongvụánnày,yếutốgâyđauđớnhoàntoànlàvềmặttinhthần.”

Rodriguez nghiêng người về phía cô ta. “Vậy cômuốn nói nó khôngkhớpvớikiểumẫugiếtngườihàngloạtư?”Ynóinhưluậtsưđangtấncôngnhânchứngđốiphương.

“Khôngphải.Kiểumẫuthìcórồi.Tôichỉmuốnnóihắncócáchgâyánđiềmtĩnhvàtoantínhđộcđáoquáthôi.Đasốnhữngtaygiếtngườihàngloạtcótrítuệtrênmứcbìnhthường.Vàitên,chẳnghạnnhưTedBundy,cótríthôngminhtrênmứcbìnhthườngrấtxa.Còntênnàycólẽthuộcmộtnhómriêngchỉcómìnhhắn.”

“Quáthôngminhvàkhóđốiphó–cômuốnnóivậychứgì?”

“Tôikhôngnóivậy,”Holdenfieldhồnnhiêntrảlời,“nhưngcólẽanhnóiđúng.”

“Thậtvậyà?Đểtôighilạicâunàyvàohồsơnào,”Rodrigueznói,giọngyđứtgãynhưbăngmỏng.“ÝkiếnchuyênnghiệpcủacôlàBCIkhôngđủkhảnăngbắtgiữtênđiênnàycóphảikhông?”

“Mộtlầnnữa,tôikhôngcónóivậy,”Holdenfieldmỉmcười.“Nhưngmộtlầnnữa,cólẽanhnóiđúng.”

Một lầnnữa làndavàngvọtcủaRodriguezửngđỏ lênvìgiận,nhưngKlinexenvào.“Lẽnàocôlạingụýlàchúngtakhôngthểlàmgìđược,côBecca?”

Cô ta thởdàivớivẻcamchịucủamộtnhàgiáophảigánhvácnhữngsinhviêntốidạnhấttrongtrường.“Cácdữkiệncủavụánchotớigiờủnghộ3kết luận.Thứnhất, tênhung thủmàmọingườiđang truybắtđangchơitròchơivớimọingười,vàhắnchơirấtgiỏi.Thứhai,hắncóđộnglựcrấtlớn,luônởtưthếchuẩnbị,rấttậptrungvàtỉmỉ.Thứba,hắnbiếtailàngườitiếptheotrongdanhsách,cònmọingườithìkhông.”

Klinetrôngđaukhổ.“Nhưngtrởlạicâuhỏicủatôi…”

“Nếu các anhmuốn kiếm ánh sáng cuối đường hầm, thì cómột khả

Page 367: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

năngnhỏnàycó lợichocácanhđấy.Dùcótổchứcchặtchẽđếnđâuđinữa,thìvẫncókhảnănghắnsẽsuysụp.”

“Suysụpnhưthếnào?Tạisaolạisuysụp?Cônói‘suysụp’làsao?”

KhiKlinehỏicâuđó,Gurneycảmthấylồngngựcđangcothắtlại.Cảmgiácloâutộtđộđếncùngmộtcảnhtượngtrongtrítưởngtượngcủaanh,rõnétnhưtrongphim–bàntaytênhungthủchộplấytờgiấycótámdòngmàGurneyđãbốcđồnggửibưuđiệnngàyhômtrước:

Ủngngược,súngđượcgiảmthanh,

màylầm,taobiếtrànhrànhrasao.

Trònàysẽkếtthúcmau,

bạnngườichếtsẽcứasâucổmày.

Coichừngnắngdữtuyếtdày,

đêmngàycũngthế,coimàychạyđâu.

Mộphầnanhấytaotrông,

rồiđưahungthủxuốngtầngngụcsâu.

Mộtcáchbàibản,bằngtháiđộkhinhkhinh,tayhắnvòtờgiấythànhmộtkhốitròn,vàkhikhốitrònấynhỏhếtcỡ,khônglớnhơnthỏikẹocaosu,tayhắnchầmchậmmởrađểnórơixuốngnềnnhà.Gurneycốgắngxuahình ảnh ghê tởmđó ra khỏi tâm trí, nhưng kịch bản ấy chưa chạy hếtquãngđườngcủanó.Giờthìbàntayhungthủcầmlênphongbìcóchứabàithơ–đểmặtghiđịachỉhướnglêntrên,dấubưuđiệnhiệnlênrõrànglàtừWalnutCrossing.

WalnutCrossing…ơiChúaạ!Một cảmgiácớn lạnhkiệtquệ lan tỏa từvùngthượngvịcủaGurneyxuốngchân.Saoanhlạicóthểbỏsótmộtvấnđềhiểnnhiênđếnthếđược?Chúaạ,bìnhtĩnhnào.Suynghĩnào.Tênhungthủcóthểlàmgìvớithôngtinđó?Nósẽdẫnhắnđếnđúngđịachỉ,đếnnhàhọ,đếngặpMadeleinechăng?Gurneythấyhaimắtmìnhtrợntrừng,mặttáiđi.Saoanhlạichămchămgửibứcthưtaihạiđóđểlàmgì?Saoanhlạikhôngđoán trước được vấn đề về dấu bưu điện? Anh đã tạo ra nguy cơ gì choMadeleine rồi? Tâm trí anh chạy loạn xạ xungquanh câuhỏi cuối cùngnhưmộtngườihốihảchạyquanhmộtngôinhàđangcháy.Mốinguyđó

Page 368: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

cóthậtđếnmứcnào?Cònbaolâunữanósẽxảyra?Anhcónêngọichocô,cảnhbáocôkhông?Cảnhbáocôchuyệngìmớiđược?Để làmcôsợmấtmậtư?Chúaơi,cònchuyệngìnữakhông?Cònchuyệngìnữamàanhđãbỏsótkhiđangtậptrungmộtcáchphiếndiệnvàođốithủ,vàocuộcchiến,vàocâuđốkhông?Cònsựantoàncủaainữa–mạngsốngcủaainữa–màanhđãlờđibởisựhiếuthắngngangbướngcủamình?Nhữngcâuhỏinàylàmanhchoángváng.

Mộtgiọngnóixenvàocơnsợhãimớichớmcủaanh.Anhcốgắngbámvíuvàođó,tậndụngnóđểlấylạithăngbằng.

Holdenfieldđangnói.“…mộttênmưumôbịchứngámảnhcưỡngchếsai khiến, lúc nào cũng có nhu cầu bệnhhoạn là khớphiện thực với kếhoạchcủamình.Cáimục tiêuđang toànquyềnkiểmsoáthắnchính là,hắnphảitoànquyềnkiểmsoátngườikhác.”

“Toànquyềnkiểmsoátmọingườiư?”Klinehỏi.

“Thậtrathìsựtậptrungcủahắnkháhờihợt.Hắncảmthấyphảihoàntoànthốngtrịbằngkhủngbốnênphải ra taysáthạicác thànhviêncủanhómnạnnhânmụctiêu,tứclànhómngườicóvẻnhưnằmtrongtậphợpconnàođótrongsốnhữngngườiđànôngtrungniênnghiệnrượu.Nhữngngườikháchắnkhôngmàngđếnvìkhôngcóhứngthúhaynghĩhọquantrọng.”

“Vậycáichuyện‘suysụp’ấycóvaitrògìởđây?”

“Thườngthìmưusátđểtạoravàduytrìcảmgiáctoànnănglàmộtquátrìnhkhiếmkhuyếtđếnchếtngười–tôikhôngcóýchơichữđâu.Vìthèmkhátquyềnkiểmsoátmàgiếtngườihàngloạtlàbiểuhiệncủaloạnnăngnghiêmtrọng,giốngnhưhútcocaineđểtìmhưngphấnvậy.”

“Chúngcầncànglúccàngnhiềuư?”

“Cầncànglúccàngnhiềuchỉđểthỏamãncànglúccàngít.Chukỳcảmxúccànglúccàngtrởnêndồnnénvàkhókiểmsoáthơn.Nhữngthứđánglẽkhôngxảyralạixảyra.Tôingờrằngmộtthứcóbảnchấttươngtựvậyđãxảyrasángnay,kếtquảlàanhcảnhsátđóbịgiếtthaychoanhDermottcủacácanh.Nhữngbiếncốkhônglườngtrướcnàytạorachấnthươngtâmlýnghiêmtrọngtrongmộttênhungthủlúcnàocũngbịquyềnkiểmsoát

Page 369: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

ámảnh,vàsựphântâmnàysẽdẫnđếnnhiềusailầmnữa.Giốngnhưmộtcáimáycótrụctruyềnđộngkhôngcânđốivậy.Khimáyđạtđếnmộttốcđộnhấtđịnhthìchuyểnđộngrunglắcsẽxuấthiệnlàmgãyvỡmáy.”

“Nghĩalàsao,trongtrườnghợpcụthểnày?”

“Nghĩalàhungthủcànglúccàngđiêncuồngvàkhóđoánhơn.”

Điêncuồng.Khóđoán.Một lầnnữanỗikhiếpđảmlạnhngườitỏaratừvùngthượngvịcủaGurney,lầnnàyvàotậntronglồngngực,trongcổhọnganh.

“Nghĩalàtìnhhìnhsẽtồitệhơnư?”Klinehỏi.

“Khảquanmặtnàyvàtồitệmặtkhác.NếumộtkẻgiếtngườitừngthậpthòtronghẻmtốilâulâulạidùngdụngcụđậpvụnnướcđágiếtngườitựnhiênđùngmộtcáixuấthiệnởquảngtrườngThờiđạivungrựa,thìcókhảnăng hắn sẽ bị bắt. Nhưng trong cuộc hỗn loạn cuối cùng, có lẽ nhiềungườisẽmấtđầulắm.”

“Côthấytênnàycóthểđangvàogiaiđoạnvungrựaư?”TrôngKlinehàohứnghơnlàcảmthấyghêtởm.

Gurney thấy buồnnôn.Cái giọng điệu khí pháchđàn ông vớ vẩnmàmấytaychấpphápdùngđểchechắnbảnthânkhỏicảnhghêrợnkhôngcótácdụngtrongmộtsốtìnhhuốngnhấtđịnh.Đâylàmộttìnhhuốngnhưthế.

“Phải.”SựgiảnđơnthẳngthừngtrongcâutrảlờicủaHoldenfieldtạoramộtsựimlặngkhắpphòng.Saumộtchập,tayđạiúylêntiếngbằngtháiđộthùđịchmàaicũngđoánđược.

“Vậychúngtaphải làmgìđây?Banbố lệnhbắtkhẩncấpđốivớimộtquýôngbamươituổicầmmộttrụcquayđangrungvàdaorựatrongtayư?”

HardwickđáplạibằngmộtnụcườiméoxệchcònBlattthìbậtcười.

Stimmelnói,“Đôikhikếtcụchoànhtránglàmộtphầncủakếhoạch.”YđượcsựchúýcủamọingườitrừBlattvẫnluônmiệngcười.KhiBlattbớtcười,Stimmelnóitiếp,“CóaicònnhớvụánDuaneMerklykhông?”

Khôngainhớ.

Page 370: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Cựubinh từViệtNam,” Stimmelnói. “Mâu thuẫn vớiBộCựuChiếnbinhvàchínhquyềnnóichung.NuôimộtconchógáccổngAkitadữtợnđãtừngănmộtconvịtnhàhàngxóm.Ngườihàngxómgọicảnhsát.Duanghétbọncớm.ThángsauconAkitađóănconchósănnhỏcủangườihàngxóm.NgườihàngxómbắnconchóAkita.Xungđộtleothang,vànhiềuthứvớvẩnnữaxảyra.Ngàynọtaycựubinhnàybắtngườihàngxómlàmcontin,đòibồithường5.000đôchoconAkita,nếukhôngsẽgiếtcontin.Cảnhsátđịaphươngtới,độiđặccôngSWATtới.Họchốtchặnnhiềuvịtríquanhchuvinhà.Cóđiều,chẳngaixemhồsơtạingũcủaDuanecảnênkhôngbiếtytừnglàchuyênviênbommìn.Duanechuyênđặtmìnchonổtừxa.”Stimmelcâmbặt,đểchokhángiảcủaytưởngtượngrakếtquả.

“Ýanhnóitênchóchếtđóchonổtungmọingườilênà?”Blatthỏivớivẻấntượng.

“Khôngphảimọingười.Sáuchết,sáubịthươngtậtvĩnhviễn.”

Rodrigueztrôngchánnản.“Chuyệnnàythìcóliênquangì?”

“Vấnđề là, yđãmuacấukiện làmmìn trướcđóhainămrồi.Kết cụchoànhtrángluônluônđượctínhtoántrướcmà.”

Rodriguezlắcđầu.“Tôichẳngthấyliênquanchỗnàocả.”Gurneythìcó,vànókhiếnanhbứtrứt.

KlinenhìnHoldenfield.“Cônghĩsaohả,Becca?”

“Tôinghĩhungthủcủachúngtacókếhoạchlớnhaykhôngư?Cókhảnăngđó.Tôibiếtchắcmộtthứnày…”

Mộttiếnggõcửachiếu lệngắt lờicô ta.Cửamở,vàmột trungsĩmặccảnhphụcbướcnửađườngvàophòngvànóivớiRodriguez.

“Sếpạ?Xinlỗiđãngắtlời.SếpcóđiệnthoạitừtrungúyNardonàođóởbangConnecticut.Tôibảoanhtasếpđanghọp.Anhấynóiđâylàchuyệnkhẩn,cầnnóichuyệnvớisếpngay.”

Rodriguezthởdài,cáithởdàicủamộtngườiphảichịuthiệtthòigánhvácnhiều chuyện. “Tôi nghemáy ở đây được rồi,” y nói, đầunghiêng vềchiếcđiệnthoạitrêntủhồsơthấptèđặtsáttườngsaulưng.

Viêntrungsĩlùirasau.Haiphútsau,điệnthoạireng.

Page 371: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“ĐạiúyRodriguezngheđây.”Lạihaiphútsau,ycầmđiệnthoạisáttai,căngthẳngtậptrung.“Quáithật,”rốtcuộcynói.“Lạthậtđấy,trungúyạ,nên tôimuốn anh lặp lại từng từmột cho đội điều tra chúng tôi ở đâynghe.Tôimởloangoàiđây.Anhnóiđi–lặplạichínhxácnhữnggìanhnóivớitôinào.”

Mộtlúcsau,giọngnóiphátratừchiếcđiệnthoại,nghecăngthẳngvàlạnhlùng.“TôilàJohnNardotừSởCảnhsátWycherlyđây.Mọingườicónghetôikhông?”Rodrigueznóicó,rồiNardonóitiếp,“Nhưmọingườiđãbiết, một trong những cảnh sát của chúng tôi đã bị giết khi đang làmnhiệmvụ sángnay tạinhà củaGregoryDermott.Chúng tôihiệnđangởhiệntrườngcùngmộtđộixửlýhiệntrường.HaimươiphúttrướccóđiệnthoạigọichoôngDermott.Ngườigọinóivớiôngấylà,nguyênvăn,‘Ônglàngườitiếptheo,sauôngđếnlượtGurney.'"

Cáigì?Gurneythắcmắcliệumìnhcóngheđúngkhông.

KlineyêucầuNardolặplạitinnhắnđiệnthoạivàanhtalặplại.

“Anhcótìmđượcthôngtingìvềnguồngọitừcôngtyđiệnthoạichưa?”Hardwickhỏi.

“Thôngtinđiệnthoạidiđộngtrongphạmvixungquanhchỗnàythìcó.Không có dữ liệu GPS, chỉ có địa điểm của đài phát thôi. Số người gọikhônghiệntrênmáy.”

“Aibắtmáyvậy?”Gurneyhỏi.Thậtđángngạcnhiên,lờiđedọatrựctiếpđếnanhlạicótácdụnglàmanhbìnhtâmtrởlại.Cólẽbởivìbấtcứthứgìcụthể,thứgìcótênkèmtheo,thìhạnhẹphơnvàdođódễgiảiquyếthơnsovớimộtdãyvô tậncáckhảnăng.Vàcó lẽbởivìkhôngcócái tênnàotrongsốđólàMadeleinecả.

“Anhnóiaibắtmáylàsao?”Nardohỏi.

“Anh nói có điện thoại gọi cho ông Dermott chứ không nói là ôngDermottbắtmáy.”

“Ờ,phải,tôihiểurồi.Thìlúcđiệnthoạireng,Dermottđangnằmnghỉvìđaunửađầumà.Từlúcpháthiệncáixácđếngiờ,ôngấygiốngnhưngườitànphếvậy.Nênmộtkỹthuậtviêntrảlờiđiệnthoạitrongbếp.Ngườigọi

Page 372: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

yêucầugặpDermott,nóihắnlàbạnthân.”

“Hắndùngtêngì?”

“Tênlạlắm,Carbis…Cabberdis…Không,chờchút,đâynày,anhkỹthuậtviêncóghivàogiấynày–Charybdis.”

“Giọngnóicógìlạkhông?”

“Anhhỏi phải lắm. Lúcnãymấyngười ở đây còn tìm cáchmô tả cáigiọng đó. Sau khiDermott đếnnghe điện thoại, ông ấy nói ông ấy nghĩgiọngđónghenhưlàgiọngnướcngoàivậy,nhưnganhkỹthuậtviêncủachúngtôithìlạinghĩđólàgiọnggiả–kẻnàymuốnngụytranggiọngthậtcủahắn.Hoặc có thể là củaả cũngnên– chẳngai tronghaingười chắcchắncả.Này,cácanh,xin lỗinhé, tôiphảitrở lại tìnhhìnhởđây.Muốnchocácanhbiếtnhữngdữkiệncănbảnvậythôi.Chúngtôisẽliênlạctrởlạikhicótinmới.”

Sautínhiệungắtkếtnối,baophủquanhbànlàsựyênlặngbồnchồn.RồiHardwickhắnggiọnglớntiếngđếnnỗiHoldenfieldgiậtnảyngười..

“VậylàDavenày,”hắnlầmbầm,“mộtlầnnữaanhlạilàtâmđiểmcủasựchúýrồi.‘ĐếnlượtGurney’cơđấy.Cậulàcáigìnào,mộtthỏinamchâmhútcácvụgiếtngườihàngloạthả?Chúngtôichỉcầnđuđưacậutrêndâyrồichờchúngđớplàxong.”

Madeleinecũngđangđuđưatrêndâyư?Cólẽchưađâu.Hyvọnglàchưa.DùgìthìanhvàDermottmớilànhữngngườiđứngđầudanhsáchcơmà.Cứcholàtênđiênấynóithậtđi.Nếuvậy,anhsẽcóthêmthờigianrồi–cólẽlàthờigianđềcầumay.Thờigianđểchuộclạinhữngsơsuấtcủaanh.Saoanhlạinguxuẩnđếnthếđược?Saolạikhôngnghĩđếnsựantoàncủacôcơchứ?Nguxuẩn.

Klinetrôngbănkhoăn.“Saoanhlạitrởthànhmụctiêuthếkia?”

“Tôicũngchẳngbiếthơnanh,”Gurneynóimộtcáchvôtưgiảtạo.CảmgiáccólỗichoanhcảmtưởngKlinelẫnRodriguezđangnhìnanhmộtcáchtòmòthiếuthiệný.Ngaytừđầuanhđãcócảmgiácnghingạichuyệnviếtrồigửibàithơđóđi,nhưnganhđãchôngiấucáicảmgiácđómàkhôngbuồnđịnhhìnhhaybộclộnórabằnglời.Anhsửngsốttrướckhảnănglờđinguyhiểmcủamình,kểcảnguyhiểmđócóxảyđếnvớingườikhác.Lúcđóanhđangnghĩgìnhỉ?MốinguyđốivớiMadeleinecóxuấthiệntrongý

Page 373: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

thứccủaanhmộtchútnàokhông?Anhđãnghingờrồigạtbỏnóđichăng?Lẽnàoanhlạinhẫntâmđếnvậy?Làmơn,Chúaơi,đừng!

Giữabaophiềnmuộnnhưvậy,anhvẫnchắcmẩmítnhấtmộtchuyện.Ngồiđâytrongcănphònghộinghịnàybànthêmvềtìnhhìnhđókhôngphảilàmộtphươngánhợplý.NếuDermottlàngườitiếptheotrongdanhsáchcủatênhungthủ,thìđólàthờiđiểmGurneycócơhộinhiềunhấtđểtìmratêngiếtngườimàhọđangtruybắtvàchấmdứtnguycơtrướckhinótớigần.Vànếuchínhanh làngười tiếptheosauDermott, thìanhmuốnthamgiacuộcchiếnđócàngxaWalnutCrossingcàngtốt.Anhtrượtghếrakhỏibànrồiđứngdậy.

“Xinmọingườithứlỗi,tôiphảiđiđây.”

Thoạt đầu quanh bàn chỉ xuất hiện nhiều vẻmặt ngây ra. Rồi Klinebỗngnhậnraýnghĩacâunóiđó.

“Chúa ạ!” hắn la lên. “Lẽ nào anh lại nghĩ đến chuyện đi đếnConnecticutchứ?”

“Tôiđượcmờimà,vàtôichấpnhậnlờimời.”

“Điênrồ.Anhchẳngbiếtmìnhđangđivàođâuđâu.”

“Thật ra thì,” Rodriguez nói kèm một cái liếc khinh khinh về phíaGurney,“hiệntrườngvụáncóđầyrẫycảnhsátlàmộtnơikháantoànđấychứ.”

“Thườngthìlàvậy,”Holdenfieldnói.“Trừphi…”Côtađểchocáiýnghĩđótreolơlửng,nhưthểđangđivòngquanhđểxemxétnótừnhiềugócđộkhácnhau.

“Trừphisao?”Rodriguezquát.

“Trừphihungthủlàcảnhsát.”

Page 374: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

46

MộtKếHoạchĐơnGiản

Mọichuyệnxemragầnnhưquádễdàng.

Việcgiết20têncảnhsáttinhnhuệtrong20giâylẽrađòihỏimộtkếhoạchphứctạphơn.Mộthànhđộngcóquymônhưthếlẽraphảikhókhănhơn.Dùgìđinữathìđâycũngsẽlàvụxóasổlớnnhấttừngđượcthựchiện–ítralàởMỹ,ítralàởthờihiệnđại.

Nghĩđếnchuyệnxưanaychưaailàmnhưthế,mặcdùnórõđơngiản,làgãlạicảmthấyhứngthúxenlẫnbănkhoăn.Cáiýtưởngkhiếntâmtrígãrốtcuộccũngchịungơinghỉchính làđây:đốivớikẻcótrí tuệkémcỏihơnhaycókhảnăngtậptrungkhôngđánggờmlàbao,thìdựánnàycóthể làmhọkhiếpsợ,nhưngđốivớigã,vớibaosángsuốtvàsứctậptrungcủamình,thìlạikhôngnhưvậy.Mọithứđềutươngđối.Kẻthiêntàicóthểlướtquanhữngchướngngạilàmngườitầmthườngrốirenđếnvôvọng.

Mấythứhóachấtđódễmuađếnnựccười,khátiếtkiệm,và100phầntrămhợppháp.Cómuavớisốlượnglớnchúngcũngkhônggâynghingờgì,vìngườitavẫnbánchúngmỗingàyvớisốlượnglớnđểphụcvụchocácứngdụngcôngnghiệpmà.Dùvậy,mỗichất(chỉcóhaichất)gãđềuthậntrọngmuatừmộtnhàcung cấp khắc nhau nhằm tránh để lại bất kỳ dấu vết nào về việc sẽ kết hợpchúngvớinhau,vàgãđãmuahaibìnhápsuấtdungtíchgần190lítmỗibìnhtừmộtnhàcungcấpthứba.

Giờđây,khiđangdùngmỏhànhoànthiệnnhữngđiểmcuốicùngtrênmộthệ thốngốngdẫn tạmbợđể kếthợp và chuyển tảihỗnhợp chếtngườiđó tớingườinhận,gãchợtnảyramộtýnghĩlykỳ–mộtkịchbảnchứamộtcảnhtượnglênđếncaotrào–kíchthíchtrítưởngtượngcủagànhiềuđếnnỗimộtnụcườirạngrỡhénởtrênmặtgã.Gãbiếtnhữnggìmìnhđangtưởngtượngkhôngcókhảnăngxảyra–thứhóachấtđórấtkhóđoán–nhưngnócóthểxảyra.Ítralàcókhảnăngđó.

Page 375: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

TrêntrangwebvềHóaChấtNguyHiểmlàmộtlờicảnhbáomàgãđãthuộclòng.Lờicảnhbáonằmtrongmộtchiếchộpđỏxungquanhlànhiềudấuchấmthanmàuđỏ.“Hỗnhợpclovàamoniacnàykhôngchỉsảnsinhramộtloạikhíđộcchếtngườimàcòncựckỳkémbềnnếuphatheotỉlệđượcchỉdẫn,vàcóthểphátnổnếu có tia lửa làmchất xúc tác.”Cái cảnh tượng làmgãkhoái chí làtoànbộSởCảnhsátWycherlybịmắckẹttrongcáibẫycủagã,buộcphảihítkhíđộcvàophổingaytrongkhitialửaxúctácấyđượcnhenvào,làmnổtungbọnhọthànhtừngmảnhtừtrongrangoài.Hìnhdungracảnhđó,gãlàmmộtchuyệnmàbảnthânhầunhưchẳngbaogiờlàm.Gãcườiphálên.

Phảichimẹgãcóthểthấuhiểuđượcsựhómhỉnhcủanó,sựđẹpđẽcủanó,sựhuyhoàngcủanó.Nhưngcólẽnhưvậylàđòihỏiquánhiều.Và,dĩnhiên,nếubọncảnhsátbịnổtanthànhtừngmảnh–từngmảnhvụnliti–thìchẳngviệcgìphảicứacổbọnhọnữa.Vàhắnthìlạirấtmuốncứacổbọnhọ.

Chẳngcóthứgìtrênđờinàylàhoànhảocả.Luônluôncómặtlợivàmặthại.Ngườitaphảitậndụnghếtkhảnăngvớicỗbàiđượcchia.Coilynướcnhưđangđầymộtnửa.

Thếmớilàhiệnthực.

Page 376: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

47

ChàoMừngĐếnWycherly

Saukhigạtbỏnhữngphảnđốivàquanngạiđãliệutrướcchuyếnđiđãdựkiếncủamình,GurneyraxevàgọichoSởCảnhsátWycherlyhỏixinđịachỉnhàcủaGregoryDermott,vìchođếntậnthờiđiểmnàyanhmớichỉcósốhộpthưtrênphầnđầuláthưcủaanhta.Phảimấtítlâuanhmớigiảithíchchoviêncảnhsátđangtrựchiểuđượcchínhxácanhlàai,vàdùvậy,anhvẫnphảichờnữcảnhsátấygọiNardoxinphépđượctiếtlộđịađiểm.Hóaracôtalàthànhviênduynhấtcủamộtlựclượngnhỏchưacómặtởhiện trường.Gurneynhậpđịachỉvào thiếtbịGPSvàhướngvềphíacầuKingston-Rhinecliff.

WycherlytọalạcởvùngTrungBắcConnecticut.Chuyếnđimấthơnhaigiờmộtchút,phầnlớnthờigiannàyGurneybỏrađểtrầmngâmvềsựthờơtrắngtrợncủamìnhđốivớiantoàncủavợ.Sơsuấtđóquấyrầyvàlàmanhchánngánđếnmứcanh thèmmuốn tập trungvào chuyệnkhác, vàanhbắtđầuxemxétgiảthuyếtchủđạođãđưaratạicuộchọpBCI.

Cáigiảthuyếtrằngtênhungthủbằngcáchnàođótiếpcậnvàsoạnrađượcmộtdanhsáchchứahàngngàntênnhữngngườicótiềnsửnghiệnrượu–nhữngngườibịdằnvặtbởinỗisợvàmặccảmtộilỗithâmcăncốđếphátsinhtừmộtquákhứnghiệnrượu–rồiđánhbẫythànhcôngmộtsốngườiquatròđoánsốđơngiảnấy,tiếptheotratấnhọbằngmộtloạtcácbàithơsởngáy,dẫnđếnkếtcụchọbịmưusáttheonghithức…toànbộquátrìnhđó, quái gởđếnđâuđinữa, đối vớiGurneymànói giờđây xem rahoàntoànthuyếtphục.Anhnhớđãkhámpháramộtđiều lànhữngtêngiếtngườihàngloạtlúcbéthườngtìmthấykhoáilạctrongviệchànhhạcôntrùngvànhữngđộngvậtbénhỏ–nhưdùngkínhlúphộitụánhnắngđểđốtchúngchẳnghạn.Mộttrongnhữngtênkhéttiếngbịanhbắtgiữ,ClausĂnThịtNgười,đãlàmmùmắtmộtconmèobằngchínhcáchnàylúcmới5tuổi.Đốtbằngkínhlúp.Nghegiốngđếnđángsợvớiviệchộitụnạn

Page 377: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

nhânvàoquákhứcủahọrồikhuếchđạinỗisợcủahọlênchođếnkhihọquằnquạitrongđauđớn.

Thấyđượckiểumẫu,khớpđượcnhữngmảnhghépcủacâuđốxếphìnhlạivớinhau–đâylàmộtquytrìnhthườnglàmanhhưngphấn,nhưngtrưahômđótrongxeanhlạikhôngcócáicảmgiácthoảimáithườnglệấy.Cólẽcònâmỉtrongngườianhlàcáinhậnthứcvềsựkémcỏicủamình,vềnhữngsaisótcủamình.Ýnghĩđógaygắttronglồngngựcanh.

Anhtậptrunghờhữngvàoconđườngphíatrước,vàocapô,vàođôitaytrênbánhlái.Thậtlạ.Đôibàntay–anhkhôngnhậnrabàntaycủachínhmình. Chúng trông già nua đến kinh ngạc – như bàn tay bố anh vậy.Nhữngđốmđồimồinhỏđãpháttriểncảvềkíchthướclẫnsốlượng.Nếuaichoanhxemmộtchụchìnhchụpbàntaytrướcđóchỉmộtphútthôi,thìanhsẽkhôngtàinàonhậnrađượcđâulàtaymình.

Anhtựhỏi tạisao.Có lẽnhữngbiếnđổicủacơthể,nếudiễnraâmỉ,thườngkhôngđượcbộnãoghinhậnthườngxuyênchođếnkhisựchênhlệchđạtđếnmộtđộlớntớihạn.Hoặccólẽvượtquáđiểmtớihạnđó.

Phảichăngnhưvậycónghĩataluônthấynhữngthứthânthuộcdướimộthìnhảnhcóchútítkhácbiệtsovớibảnchấtlâunaycủachúng?Phảichăng tavướngmắcvớiquákhứkhôngphảiđơngiảndohoàiniệmhayhoàivọngmàdomộtlốitắtxửlýdữliệunàođótronghệthốngdâythầnkinh?Nếunhữnggìta‘thấy’mộtphầndodâythầnkinhthịgiáccungcấpvàmộtphầnđếntừkýức–nghĩalà,nếunhữnggìta‘nhậnthức’ởmộtthờiđiểmbấtkỳthậtsựchỉ làsựhợpthểgiữaấntượnghiệntạivàấntượngđược lưutrữ–thìnósẽmangđếnmộtýnghĩamớichokháiniệm ‘sốngtrongquákhứ’.Quákhứdođósẽthựcthiáchchuyênchếriêngbiệtđốivớihiệntạibằngcáchcungcấpchotanhữngdữliệulỗithờidướilớpáo‘cảmgiác từ các giácquan’.Phải chăngđiềuđó liênquanđếnhoàncảnhcủamộtkẻgiếtngườihàngloạtbịthúcđẩybởimộtchấnthươngcáchđâyđãlâu?Cáchnhìncủahắncóthểlệchlạcđếnđâu?

Giảthuyếtấylàmanhhứngthútrongchốclát.Việctìmrađượcmộtýtưởngmới,thửnghiệmsựvữngchắccủanó,luônlàmanhcảmthấybảnthânlàmchủtìnhhìnhhơnmộtchút,đầysứcsốnghơnmộtchút,nhưng

Page 378: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

hômnaynhữngcảmgiácđó thậtkhóduy trì.ThiếtbịGPScảnhbáovớianhcònhơnbatrămmétnữalàđếnnútrẽWycherly.

Thoátranútrẽ,đếncuốiđoạnđườnganhrẽphải.Khuvựcquanhđâylàmộtsựhỗntạptoànruộngđồng,nhàtheo lô,khumuasắmtheodãy,vàbóngmacủanhữngthúvuivàohạtừmột thờiđạiđãxa:mộtrạpchiếubóngngoài trời tiêuđiều,mộtbiểnhiệuchỉđếnmộthồnướccócái tênđậmchấtIroquois.

NólàmanhnghĩđếnmộthồnướckháccócáitênngheđậmchấtAnhĐiêng–mộthồnướccólốimònvòngquanhmàanhvàMadeleineđãbộhànhcuốituầnnọtronglúcđangkiếmtìmchốnhoànhảocủahaingườiởvùngCatskills.Anhcóthểhìnhdungrađượcgươngmặtđầysứcsốngcủacôkhihọđứngtrênđỉnhmộtváchđákhiêmtốn,nắmtay,tươicười,nhìnranướchồ lăn tăndướigiónhẹ.Kýứcđóđếncùngmộtcảmgiác tội lỗichợtnhóitronglòng.

Anhvẫnchưagọicôđểchocôbiếtanhđanglàmgì,đangđiđâu,nhữngtrìhoãncóthểkhiếnanhphảivềtrễ.Anhvẫnkhôngchắcnênnóivớicôítnhiềuthếnào.Anhcónênđềcậpđếnchuyệndấubưuđiệnkhông?Anhquyếtđịnhgọichocôngay,đànhtùycơứngbiến.XinChúagiúpconnóiđúngđiềucầnnói.

Trướcmứcđộcăngthẳngđangcósẵntrongngười,anhnghĩnêntấpxevàolềđểgọiđiệnthoại.Chỗđầutiênmàanhtìmđượclàmộtkhuvựcđểxe bẩn thỉu rải sỏi nằm trướcmột quầy nông sản đã đóng cửa để nghỉđông.Từkhóadùngđểkíchhoạtcuộcgọiđếnsốđiệnthoạinhàtronghệthốngbấmsốbằnggiọngnóilànhà,hiệuquảnhưngthiếutínhsángtạo.

Madeleine trả lời sau tiếng chuông thứ hai bằng giọng nói lạc quan,niềmnởmànhữngcuộcđiệnthoạivốnluôngợimởnơicô.

“Anhđây,” anhnói, giọnganhchỉphảnchiếumộtphầnnhỏ thứánhsángtronggiọngcô.

Cómộtkhoảnglặngdàimộtnhịp,“Anhđangởđâuvậy?”

“Anhgọilàvìvậymà.AnhđangởConnecticut,gầnmộtthịtrấncótênWycherly."

Câu hỏi hiển nhiên lẽ ra sẽ là, 'Sao anh lại ở đó?' NhưngMadeleine

Page 379: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

khônghỏinhữngcâuhiểnnhiêncôchờđợi.

“Vụáncótiếntriểnmới,”anhnói.“Mọichuyệncólẽsắpđếnlúcgaygorồi.”

“Ravậy.”

Anhnghemộttiếngthởchầmchậm,điềmtĩnh.

Anhđưamắtrangoàicửaxe,nhìntrântrânquầyraucủthiếusứcsống.Trôngnónhưbịbỏhoanghơnlàđóngcửađểnghỉđông. “Kẻchúnganhđangtruybắtcànglúccàngliều,”anhnói.“Cóthểcócơhộiđểchặnhắnlại.”

“Kẻchúnganhđangtruybắtư?”Giờthìgiọngcônhưbăngmỏng,rạnnứtratừngđoạn.

Anhkhôngnóigì,sửngsốttrướccâutrảlờicủacô.

Cônóitiếp,khônggiấuvẻgiậndữ.“Lẽnàoanhmuốnnóitớitênhungthủkhátmáu,têngiếtngườihàngloạt,kẻkhôngbaogiờtrượtmụctiêu–bắnngườitaởđộngmạchcổvàcứacổhọ?Lẽnàoanhmuốnnóitớikẻđó?”

“Đólà…kẻchúnganhđangtruybắt,đúngrồi.”

“ỞConnecticutkhôngcóđủcảnhsátđểloliệuvụnàyhaysao?”

“Cóvẻnhưhắnđangnhắmvàoanh.”

“Cáigì?”

“Hìnhnhưhắnđãnhậnraanhlàmộtngườiđangđiềutravụnày,vàcóthểhắnsẽlàmchuyệnđiênrồcũngkhôngchừng–nếuvậychúngtasẽcócáithờicơmàchúngtacần.Đâylàcơhộiđểbọnanhđốiđầuvớihắntrựctiếpthayvìphảithudọnhếtánmạngnàyđếnánmạngkhác.”

“Cáigì?”Lầnnàycáitừấythốtranghenhưlờicảmthánđauđớnhơnlàmộtcâuhỏi.

“Mọichuyệnsẽổnmà,”anhnóimộtcáchthiếuthuyếtphục.“Hắnsắpsuysụprồi.Hắnsẽtựhủydiệt.Chúnganhchỉcầncómặtđểchứngkiếnthôi.”

“Nếuanhcònđilàmnhưlúctrước,thìanhbuộcphảiđếnđó.Cònbâygiờanhkhôngphảiđếnđóđâu.”

Page 380: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Madeleine,Chúaạ,anhlàcảnhsátcơmà!”Nhữnglờinàybậtrakhỏimiệnganhnhưmộtchướngngạivậtbịphávỡ.“Saonóimãimàemkhônghiểucáiquáigìlàsao?”

“Khôngđâu,David,”côtrảlờiđiềmtĩnh.“Anhđãtừnglàcảnhsátthôi.Cònbâygiờanhđâuphải.Anhkhôngcầnphảiđiđếnđó.”

“Anhđếnđómấtrồi.”Trongkhoảnglặngtiếpsauđó,cơngiậncủaanhdịulạinhưconsóngđangrút.“Khôngsaođâumà.Anhbiếtanhlàmgìmà.Khôngcóchuyệnxấuxảyrađâu.”

“David à, anh có làm sao không vậy? Sao anh cứ phải đuổi theomấyviênđạnđólàmgì?Đuổitheomấyviênđạncơđấy?Đuổichođếnlúcmộtviênđixuyênquađầuanhphảikhông?Đúngkhônghả?Cóphảiđólàkếhoạchbiđát trongsuốtquãngđời của lại củachúng tavớinhaukhông?Emchỉbiếtchờ,chờ,chờanhbịgiếtthôiư?”Giọngcôđứtquãngtrướccảmxúcmạnhmẽởcáitừbịgiếtđếnnỗikhiếnanhphảilặngthinh.

Madeleinelàngườisaucùnglêntiếng–cônóinhỏđếnnỗianhchỉsuýtsoátngheđược.“Toànbộmọichuyệnlàsao?”

“Chuyệnnàylàsaoư?”Câuhỏiấyđánhvàoanhtừmộtgócđộlạlẫm.Anhcảmthấymấtthăngbằng.“Anhkhônghiểucâuhỏicủaem.”

Sựlặngimcaođộcáchcảtrămcâysốcủacôdườngnhưvâyquanhanh,ấnsâuvàongườianh.

“Ýemlàsao?”anhhỏi.Anhthấynhịptimđangnhanhdần.

Hìnhnhưanhnghecônuốtnướcbọt.Anhcảmnhậnđược,bằngmộtcáchnàođóbiếtđược,côđangcốđưaramộtquyếtđịnh.Khicôtrảlờianh,bằngmột câuhỏi khác, cônói cũngbằng cái giọng lí nhí khiến anh chỉngheloángthoáng.

“CóphảilàvìDannykhông?”

Anhcảmthấynhữngmạchmáuởcổmình,đầumình,taymìnhđangđậpthìnhthịch.

“Cáigìcơ?CóliênquangìđếnDannychứ?”Anhkhôngmuốnnghecâutrảlời,khôngmuốnnghevàolúcnày,khôngmuốnnghekhianhđangcónhiềuchuyệnphảilàm.

Page 381: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Ôi,Davidà,”cônói.Anhhìnhdungđượccảnhcôđanglắcđầubuồnbã,quyết tâmtheođuổiđề tàikhónóinhất trong tất cảcácđề tài.MộtkhiMadeleineđãmởramộtcánhcửanàođóthìcôluônluônbướcquanó.

Côhítvàomộthơiyếuớtrồinóitiếp.“TrướckhiDannychết,côngviệccủa anh là phần quan trọngnhất trong đời anh. Sau cái chết, nó đã trởthànhphầnduynhất.Phầnduynhấtđấy.Suốtmườilămnămvừaquaanhchẳng làm gì khác ngoài công việc. Đôi khi em có cảm giác anhmuốnchuộclạichuyệngìđó,quênđichuyệngìđó…giảiquyếtchuyệngìđó.”Sựchuyểnđiệucăngthẳngtronggiọngcôlàmcáitừấynghenhưtriệuchứngcủamộtcănbệnh.

Anhcốgắnggiữvữngvịtríbằngcáchbámvíuvàonhữngdữkiệnsẵncó. “Anh đếnWycherly để giúp bắt kẻ đã giếtMarkMellery.” Anh nghegiọnganhnhưthuộcvềmộtngườinàokhác–mộtngườinàođógiàcỗi,hoảnghốt,cứngnhắc–mộtngườiđangcótỏramìnhlýtrí.

Côlờđinhữnglờianhnóimàđitheodòngtưduycủariêngmình.“Emđãhy vọngnếu chúng tamởcáihộp ra,nhìnmấybức vẽnhỏnhắncủacon…chúngtacóthểcùngnhaunóilờitạmbiệtcon.Nhưnganhđâunóicâutạmbiệtđược,phảivậykhông?Anhcóbaogiờnóitạmbiệtđượcvớithứgìđâu.”

“Anhkhônghiểuemnóigìnữa,”anhphảnđối.Nhưngđókhôngphảilàsự thật. Khi họ sắp sửa rời thành phố dọn lên Walnut Crossing sống,Madeleineđãbỏhànggiờđồnghồchàotạmbiệt.Khôngchỉtạmbiệthàngxómmàcòntạmbiệtcảnơicũ,tạmbiệtnhữngthứhọsẽbỏlạiđằngsau,cảnhữngchậucây trongnhà.Chuyệnđó làmanhbựcdọc.Anhđã thanphiềnvềsựđacảmcủacô,nóirằngnóichuyệnvớimấymónđồvôtrilàchuyệnquáiđản,phíthờigian,làmxaonhãngcôngviệc,rằnglàmvậythìsựrađicủahọchỉcàngkhókhănhơnmàthôi.

Nhưngchuyệnkhôngđơngiảnnhưvậy.Hànhvi củacô lúcđóchạmvàomộtthứtronganhmàanhkhôngmuốnbịchạmvào–vàbâygiờcôlạichạmngóntaycủamìnhvàothứđómộtlầnnữa–cáiphầnkhôngbaogiờmuốnnóilờitạmbiệttronganh,khôngthểđốimặtvớisựchiacắt.

“Anh cất thứ này thứ kia ra khỏi tầm nhìn của mình,” cô đang nói.

Page 382: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Nhưngmấy thứđó cómấtđiđâu, anhcó thật sựbuôngbỏ chúngđâu.Anhphảinhìnvàochúngđểbuôngbỏchúngchứ.AnhphảinhìnvàocuộcđờiDannyđểbuôngbỏcuộcđờinó.Nhưngrõrànganhkhôngmuốnlàmvậy.Anhchỉmuốn…muốngìnào,David?Gìnào?Chết,đúngkhông?”Cómộtkhoảnglặngdài.

“Anhmuốnchết,”cônói.“Thậtsựlàvậy,đúngkhông?”

Anhnhận ramột cảmgiácmông lungnhư thểmìnhđangđứnggiữatâmbão–mộtcảmxúcnhưchânkhông.

“Anhcóviệcphảilàm.”Nóivậythậtvôvị,ngungốc,thậtsựlàvậy.Anhchẳnghiểutạisaomìnhlạitốncôngsứcnóiracâuđó.

Cómộtkhoảnglặngdàiđằngđẵng.

“Khôngđâu,”cônói, lạinuốtnướcbọt. “Anhkhôngcầnphải làmnhưthếnàymãiđâu.”Rồi,loángthoáng,anhnghecônóitiếp,mộtcáchtuyệtvọng,“Hoặccólẽkhôngphảivậy.Chắcemchỉhyvọngvậythôi.”

Anhlặngđikhôngbiếtnóigì,khôngbiếtnghĩgì.

Anhngồiđómộtlúclâu,miệngkhéphờ,hơithởngắnvàdồndập.Điệnthoạimấtkếtnối lúcnàoanhkhôngbiết. Trong sựhỗn loạn trống rỗnganhchờđợimộtýnghĩxuấthiệnđểbìnhtâmlại,mộtýnghĩkhảthinàođó.

Nhưngđếnvớianh lại làmộtcảmgiác lạ lẫmvàbi thiết–cáiýnghĩrằngngaytại thờiđiểmnày,đúnglúcanhvàMadeleineđãcạnkiệtcảmxúc,hoảngsợvôchừng,thìhọlạicáchxanhaucảtrămcâysố,ởhaibangkhác nhau, lọt vào giữa không gian trống rỗng, giữa sóng điện thoại diđộng.

Anhcũngsựcnhớlạichuyệnanhđãquênnói,đãkhôngbộclộvớicô.Anhvẫnchưanóimộtlờinàovềsựxuẩnngốcliênquanđếndấubưuđiệncủamình,chưanóiđếnkhảnăngdấubưuđiệnsẽchỉchotênhungthủbiếtnơihọđangsống,chưanóisơsuấtcủaanhcũngdođầuócchỉchămchămvàođiềutracủamìnhmàra.Đếncùngvớisuynghĩđólàmộttiếngvọngghêgớmtừquákhứ,khianhnhậnracũngvìthế,vìmảibậntâmnghĩcáchphámộtvụánmườilămnămtrướcmàanhđãtrởthànhmộttrongnhữngtácnhângâyracáichếtcủaDanny–hoặccólẽlànguyênnhântối

Page 383: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

hậugâyracáichếtấy.Madeleineđãrấtxuấtsắckhinốikếtcáichếtđóvớiđiềuđanglởnvởntrongtâmtríanhlúcnày.Xuấtsắc,anhphảithừanhận,vàsắcbénđếnmứcđángsợ.

Anhcảmthấycầnphảigọi lạichocô, thừanhậnlỗi lầm–thừanhậnnguy cơanhđã tạo ra– cảnhbáo cho côbiết.Anhquay sốnhà, chờđợigiọng nói hoan nghênh ấy. Chuông reng, reng, reng, reng. Rồi anh nghegiọngđểlạilờinhắncủamình–hơicứngmộtchút,gầnnhưnghiêmnghị,hầunhưchẳngcóvẻhoannghênh–rồitiếngbíp.

“Madeleine?Madeleineemcóđókhông?Nếucóthìlàmơnbắtmáyđi.”Anhcảmthấychoángvángtậntâmcan.Anhkhôngnghĩđượcphảinóigìtrongmột tinnhắndàimộtphút, phảinói gìmàkhônggây ra thiệthạinhiềuhơnlàngănngừathiệthại,phảinóigìmàkhônggâyrahoảngsợvàbốirối.Rốtcuộcanhchỉnói,“Anhyêuem.Nhớcẩnthận.Anhyêuem.”Rồicóthêmmộttiếngbíp,vàmộtlầnnữakếtnốibịngắt.

Anhngồixuống,nhìntrântrânquầyraucủtiêuđiều,tronglòngnhứcnhốivàrốibời.Anhcảmthấymìnhcóthểngủsuốtthángcũngđược,hoặcngủmãimãi.Mãimãi – là tốt nhất. Nhưng như vậy thật vô nghĩa. ĐóchínhlàlốitưduynguyhiểmkhiếnnhữngngườiđànôngmệtmỏiởBắcCựcnằmxuốngtrêntuyếtđểlạnhcóngđếnchết.Anhphảilấylạisựtậptrung.. Tiếp tục tiến bước. Đẩy bản thân về phía trước. Từng chút một,nhữngsuynghĩcủaanhbắtđầutụlạiquanhnhiệmvụdangdởđangchờanhhoànthành.Cóviệcphải làmởWycherly.Cómộttênđiênphảibắtgiữ.Cónhiềumạngsốngphảicứu.MạngcủaGregoryDermott,mạngcủaanh,cólẽcảmạngcủaMadeleinenữa.Anhnổmáyxevàláiđi.

ThiếtbịGPSrốtcuộcđưaanhđếnmộtđịachỉthuộcvùngngoạiôcókiếntrúcthờithuộcđịaxoàngxĩnh,nằmtáchbiệthẳntrênmộtlôđấtquácỡtrênmộtconđườngphụítxevàkhôngcóvỉahè.Mộtbờgiậutrắcbádiệpcaongất, rậmrạpchongười ta cảmgiác riêng tư chạydọcbên trái,đằng sau, và bên phải nhà.Một bờ giậu hoàng dương cao tới ngực chạyngangquamặttiềnnhà,trừlốivàodànhchoôtô.Xecảnhsátnằmkhắpnơi–Gurneyướctínhcóhơnchụcchiếc–nằmđậukhắpngõngáchcủabờgiậu, cản trởmộtphầnđường lộ.Hầuhết cácxeđềumangphùhiệuSởCảnhsátWycherly.Baxekhôngcóphùhiệunhưngcóbộphậnchớpđèn

Page 384: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

di động trên bảng điều khiển. Thiếu vắng thấy rõ là xe cảnh sát bangConnecticut–nhưngcólẽcũngkhôngcógìđángngạcnhiên.Mặcdùđâykhôngphảilàcáchthứcthôngminhhayhiệuquảnhất,nhưnganhhiểuđượclàsởcảnhsátđịaphươngluônmuốnduytrìquyềnkiểmsoátkhinạnnhânlàngườithuộcđịaphậncủahọ.

Khi Gurney tiến chầm chậm đến một mảng cỏ rậm rạp ở mép conđườngnhựa,mộtcảnhsáttrẻcaolớnmặcsắcphụcđangmộttaychỉtheomột lộ trìnhvòngquanhnhữngchiếcxe tuầntiễuđangđậu, taykiagấpgápradấuchoGurneyđikhỏikhuvựcanhđịnhđậuxe.Gurneyrakhỏixevàxuấttrìnhthẻcăncướckhianhcảnhsátkhổnglồấytiếnđếngầnvớivẻmặtcăngthẳng,môimímchặt.Cơcổđầyđặncủaanhta,xungđộtvớicáicổáonhỏhơnmộtcỡrưỡi,dườngnhưchạydàilêntậngòmá.

AnhtaxemtấmthẻtrongvíGurneymộtlúclâu,càngxemcàngkhônghiểu,rồicuốicùngtuyênbố,“TrênđâyghilàbangNewYorkmà.”

“TôiđếnđâyđểgặptrungúyNardo,”Gurneynói.

Anhcảnhsátnhìnanhchằmchằm,căngthẳngnhưcơngựcđangcăngphầnáotrướcngựclên,rồinhúnvai.“Bêntrong.”

Nằmdướilốiôtôchạydài,trênmộtcâycộtcaobằngcộthộpthưlàmộttấmbiểnkimloạimàubemangdòngchữđen:HỆTHỐNGBẢOMẬTGD.Gurneycúixuốngđểđiquahàngdâyvàngdườngnhưđượcchăngkhắptoànbộtrangviên.Lạthay,khihàngdâysượtquacổanh,chínhsựlạnhlẽocủanóđã chuyển sự chú ý của anh lầnđầu tiên trongngày từnhững ýnghĩ loạn xạ trong đầu sang thời tiết lúc này. Trời lạnh buốt, xám xịt,khôngchútgió.Từngmảngtuyết, trướcđóđãtanvàđóngbăng lại,nằmdưới bóng cây hoàng dương và trắc bá diệp. Dọc theo lối ô tô có nhiềumảngbăngđenlấpđầynhữnghốcạntrênmặtđườngtrángnhựa.

ĐínhvàochínhgiữacửatrướclàmộtphiênbảnrõhơncủahàngchữHệthốngBảomậtGD.Dánbêncạnhcửa làmột tấmnhãnnhỏchobiết cănnhàđượchệthốngbáođộngAxxonSilentAlarmsbảovệ.Khianhđếnbậcthềmbằnggạchcủahànghiêncócộtởcửatrước,cánhcửatrướcmặtanhmởra.Chẳngphảimộtcửchỉhoannghênh.Ngườiđànôngmởcửabướcravàđóngcửa lại sau lưng.AnhtachỉđểýđếnsựcómặtcủaGurneyqua

Page 385: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

tầmnhìnngoạibiêncủamìnhkhiđangnóilớntiếngmộtcáchcaucóvàođiện thoại di động. Anh ta ngoài 40, có thể hình rắn chắc củamột vậnđộngviên,mộtkhuônmặt cứng cỏi vàđôimắt giậndữ, sắcbén.Anh tamặcmộtchiếcáogióđenvớichữCẢNHSÁTlớnmàuvàngnganglưng.

“Anhnghetôiđượcchưa?”Anhtabướcrakhỏisânhiên,điđếnbãicỏnhạtmàubịhéorũdosươngtuyết.“Anhnghetôiđượcchưa?…Tốtrồi.Tôinói tôi cầnmột kỹ thuật viênnữađếnngayhiện trường càng sớmcàngtốt…Không,khôngđược.Tôicầnngaybâygiờcơ…Ngaybâygiờ,trướckhitrờitối.TôinóirõlàB-Â-YG-I-Ờ.Anhkhônghiểuchỗnàocủatừđóhả?…Tốt.Cảmơn.”

Anhtaấnnúthoàntấtcuộcgọitrênđiệnthoạiđoạnlắcđầu.“Ngubỏmẹ.”AnhtanhìnGurney.“Anhlàtênquáinàođây?”

Gurneykhôngphảnứnglạigiọngđiệuhùnghổđó.Anhhiểunóđếntừđâu.Ởnhữngnơicócảnhsátbịgiếtluôncóbầukhôngkhícaođộvềcảmxúc–mộtthứcảmxúcgiậndữbầyđànkhócóthểkiểmsoát.Vảlại,anhnhậnragiọngnóicủangườiđãpháiviêncảnhsátấyđếnnhàDermott–chínhlàJohnNardo.

“TôilàDaveGurneyđây,thưatrungúy.”

Nardodườngnhưđangnghĩnhanhnhiềuchuyện,nhưngđasốđềutiêucực.Anhtachỉnói,“Anhđếnđâylàmgì?”

Câuhỏithậtđơngiản.Anhkhôngrõmìnhcóbiếtmộtphầnnhỏnhoicủacâutrảlờihaykhông.Anhquyếtđịnhchọnphươngánngắngọn.“HắnnóimuốngiếtDermottvà tôi.Dermott thìởđây rồi.Giờ thì tôiđếnđây.Vậylàtoànbộconmồimàtênkhốnđómuốnrồi.Cólẽhắnsẽđinướccờtiếptheovàchúngtasẽkếtthúcvụnày.”

“Anhnghĩvậyà?”GiọngđiệucủaNardođầyrẫysựthùđịchbângquơ.

“Nếu anhmuốn,” Gurney nói, “tôi có thể cập nhật cho anh biết quátrìnhđiềutravụnàytừphíachúngtôi,rồianhcóthểchotôibiếtphíacácanhđãpháthiệnrađượcgì.”

“Tôipháthiệnrađượcgìởđâyư?Tôipháthiệnthấyanhcảnhsátmàtôipháiđếncănnhànàytheoyêucầucủaanhđãchết.GarySissek.Trướclúcnghỉhưuhaitháng.Tôipháthiệnthấyđầuảnhgầnnhưbịcứasứtra

Page 386: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

bằngmộtcáichaiuýtkibể.Tôipháthiệnmộtcặpủngdínhmáubêncạnhmộtcáighếsânvườnkhốnkiếpđằngsaubờgiậuđó.”Anhtavẫytayhơiloạnxạvềphíasaucănnhà.“Dermottchưabaogiờthấycáighếđótrướcđây.Hàngxómcủaôngấycũngchưabaogiờ.Vậythìcáighếkhốnkiếpđóởđâura?Cóphảicáithằngđiênkhốnnạnnàymangtheokhông?”

Gurneygậtđầu.“Theotìnhhìnhthìcâutrảlờicólẽlàphải.Cóvẻnhưđâylàmộtphầntrongphươngthứcgâyáncómộtkhônghaicủahungthủ.Giốngnhưchaiuýtkivậy.CóphảiuýtkihiệuBốnHoaHồngkhông?”

Nardo nhìn anh trân trân, thoạt đầu ngây ra, như thể thông điệpGurney truyền tải cómộtgiánđoạnnhỏ. “Chúaạ,”anh tanói. “Anhnênvàotrongđâythìhơn.”

Cánhcửadẫnđếnmộthànhlangtrungtâmrộnglớnvàtrơtrọi.Khôngđồđạc,thảmlót,tranhảnhtrêntường,chỉcómộtbìnhchữacháyvàvàithiếtbịbáocháy.Cuốilốihànhlanglàcửasau–Gurneynghĩcólẽbênkiacửa sau là chỗ hàng hiên nơi GregoryDermott phát hiện xác của ngườicảnhsátsánghômấy.Nhữnggiọngnóilẫnlộnngoàisânchothấyđộixửlýhiệntrườngvẫnđangbậnrộnởsânsau.

“Dermottđâu?”Gurneyhỏi.

Nardođưangóntaycáilêntrầnnhà.“Trongphòngngủ.Đaunửađầuvìcăngthẳng,cơnđaulàmôngấymuốnbuồnnôn.Tâmtrạngôngấykhôngtốt.Đã tệ như vậy trước khi điện thoại gọi đếnnói ông ấy là người tiếptheo,nhưngrồisauđó…Chúaạ.”

Gurneycónhiềucâumuốnhỏi,rấtnhiều,nhưngxemratốthơnhếtlàđểNardothiếtlậpnhịpđộ.Anhnhìnquanhxemtầngtrệtcógì.Quamộtchỗ cửa bên phải là một căn phòng lớn có tường trắng và sàn gỗ trơn.Chừnggần chục chiếcmáy tínhnằmcạnhnhau trênmột chiếcbàndàingaygiữaphòng.Điệnthoại,máyfax,máyin,máyquét,ổđĩacứngphụtrợ,vànhữngthiếtbịngoạivikhácphủđầymộtchiếcbàndàikhácnằmsátbứctườngởxa.Trênbứctườngởxacòncómộtbìnhchữacháynữa.Thaychothiếtbịbáocháylàmộthệthốngchữacháytựđộnggắnsẵntrêntrầnnhà.Chỉcóhaicửasổ,quánhỏsovớikhônggiannơiđây,mộtcửasổđằngtrướcvàmộtcửasổđằngsau,làmcănphòngdùđượcsơntrắngcũngcho

Page 387: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

ngườitacáicảmgiáchọđangđitrongđườnghầm.

“Ổngđiềuhànhcôngtytinhọccủaổngdướinàyvàsinhhoạttrênlầu.Tasẽdùngphòngkia,”Nardovừanóivừachỉmộtchỗcửadọchànhlang.Tươngtựnhưcănphòngtrước,cănphòngnàycũngkhônghấpdẫnvàchỉcóchứcnăngđơnthuầnlàđểở.Nódàibằngnửaphòngkiavàchỉcócửasổmộtbênphòng,nêntrônggiốngmộthangđộnghơnlàhầm.Vàophòng,Nardobậtmột công tắc trên tường lên, và bốnngọnđèn thụt tronghốctrầnbiếnhangđộngnàythànhmộtchiếchộptrắngsángchứanhiềutủhồsơ sátmột vách tường, một chiếc bàn có haimáy vi tính sátmột váchtường khác,một chiếc bàn cómáy pha cà phê vàmột lò vi ba sát váchtườngthứba,vàmộtchiếcbànvuôngtrốngtrơncùnghaichiếcghếởgiữaphòng.Cănphòng cóhệ thống chữa cháy tựđộng lẫn thiết bị báo cháy,làmGurneynhớđếnmộtphiênbảnsạchsẽhơncủacănphònggiảilaoảmđạmởđịabàncuốicùngmàmìnhtừngquảnlý.NardongồivàomộtghếvàrahiệuchoGurneyngồivàoghếkia.Anhtaxoabóphaibêntháidươngmộtlúclâu,nhưmuốntốngsựcăngthẳngrakhỏiđầu.Từcặpmắtcủaanhta,cóthểthấylàmvậykhôngcótácdụng.

“Tôichẳngtincáithứ‘mồinhử’vớvẩnđóđâu,”anhtanói,mũinhănlạinhưthểcáitừmồinhửcómùihôithối.

Gurneymỉmcười.“Đúngmộtphầnthôi.”

“Cònphầncònlại?”

“Tôikhôngrõ.”

“Anhđếnđâyđểtrởthànhngườihùngthứthiệthả?”

“Tôikhôngnghĩvậy.Tôicócảmgiácđếnđâysẽcóích.”

“Vậysao?Nếutôikhôngcóchungcảmgiácđóthìsao?”

“Đâylàtiếtmụccủaanhmàtrungúy.Anhmuốntôivềnhàthìtôivềnhà.”

Nardolạinémchoanhmộtcáinhìnhoàinghimộtlúclâu.Trônganhtarachiềurốtcuộcđãđổiý,ítralàmiễncưỡngđổiý.“CáichaihiệuBốnHoaHồngnằmtrongphươngthứcgâyánhả?”

Gurneygậtđầu.

Page 388: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Nardohítvàomộthơisâu.Trônganhtanhưđangđaunhứckhắpmìnhmẩy.Hoặclàcảthếgiớiđangđaunhức.“Đượcrồi,anhthanhtra.Chắcanhnênkểchotôinghenhữngchuyệnanhchưakểthìhơn.”

Page 389: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

48

CănNhàCóMộtLịchSử

Gurney kể về những dấu chânđi ngược trên tuyết, về những bài thơ,giọngnóikhôngtựnhiêntrênđiệnthoại,vềhaitròđoánsốgâybấtan,vềlý lịch nghiện rượu của các nạn nhân, chuyện tinh thần họ bị tra tấn,chuyệnhungthủtháchthứccảnhsátnhiềulần,chữ'REDRUM'sơntrêntường và ‘ông bà Scylla’ đăng ký thuê phòng ở khu trọ The Laurels, sựthôngminhvàngạomạncủahungthủ.AnhtiếptụccungcấpchitiếttừbavụgiếtngườimàanhbiếtchođếnkhinhịpchúýcủaNardorachiềusắpđạtđếnđiểmgãy.Lúcđóanhmớikếtluậnmộtđiềumàmìnhcholàquantrọngnhất.

“Hắnmuốnchứngminhhaichuyện.Thứnhất,hắncóquyềnnăngkiểmsoát và trừng trịnhững taybợm rượu.Thứhai, cảnh sát lànhững thằngngukhôngcónănglực.Tộiáccủahắncốtìnhđượcdựnglênnhưnhữngtròchơiphứctạp,nhưnhữngcâuđốnátóc.Hắnrấtthôngminh,tỉmỉ,đầuócluônbịámảnh.Chođếngiờhắnchưabaogiờsơsuấtđểlạidấutay,tóc,nướcbọt,sợivải,haydấuchânvôýnào.Hắnchưaphạmsai lầmnàođểchúngtatìmracả.Sựthậtthìtabiếtrấtítvềhắn,phươngthứccủahắn,độngcơcủahắn,tấtcảđềulànhữngthứhắnkhôngmuốntiết lộchotabiết.Trừmộtngoạilệ.”

Nardonhướngmộtbênlôngmày,vẻmệtmỏinhưngtòmò.

“MộtnữbácsĩtênHoldenfield,tácgiảcủanghiêncứumớinhấtvềhiệntượnggiếtngườihàngloạt,tinrằnghắnđãđạtđếnmộtgiaiđoạntốihạntrongquá trìnhgâyánvà sắpsửagây ramột thứbiếncốmang tínhcaotrào.”

CơhàmcủaNardogiầngiật.Anhtanghẹnngàonói.

“Nghĩa là việc anh bạn của tôi bị giết trên thềmnhà chỉmới là khaicuộcthôiư?”

Page 390: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Đâykhôngphảilàkiểucâuhỏimàngườitacóthểtrảlờihoặcnêntrảlời.Haingườingồiyênlặngchođếnkhimộttiếngđộngnhẹ,cólẽlàmộthơithởkhôngđều,làmhọđồngloạtchuyểnsựchúýđếnchỗcửa.Khônghợpvớisựxuấthiệnlénlútnhưthế,đóchínhlàgãkhổnglồbựconnhưmộttuyểnthủbóngbầudụctrướcđóđãgácởchỗcửa.Trônganhtanhưđangbịkhoanrăng.

Nardobiếtcóchuyệnxảyra.“GìhảTommy?”

“HọđãtìmrađượcnơiởcủavợGaryrồi.”

“Ồ,Chúaạ.Đượcrồi.Côấyđâu?”

“Đangtừgaratỉnhvềnhà.CôấyláixebuýtHeadStart[24]đưađónhọcsinh.”

“Phải.Phải.Ôi,chóchếtthật.Đánglẽtôiphảiđíchthânđi,nhưngbâygiờtôikhôngđiđược.Taycảnhsáttrưởngđangởcáinơichóchếtnàothế?Cóaitìmđượclãochưa?”

“LãođangởCancún.”

“TôibiếtlãođangởcáinơiCancúnkhỉgióđóchứ.Tôimuốnhỏilà,vìlýdochóchếtgìmàlãokhôngkiểmtratinnhắnvậyhả?”Nardohítvàomộthơidàirồinhắmmắtlại. “HackervàPicardo–haingườiđócólẽlàthânthiếtvớigiađìnhnhất.ChẳngphảiPicardolàanhhọcủangườivợhaysao?PháiHackervàPicardotớiđi.Chúaạ.NhưngkêuHackerđếngặptôitrướcđã.”

Taycảnhsáttrẻkhổnglồcấtbước,lúcđicũngyênlặngnhưlúcđến.

Nardolạihítvàomộthơidài.Anhtamởmiệngnóinhưthểvừamớibịđávàođầuvàhyvọngnóichuyệnsẽgiúpmìnhthôngthoángđầuóc.“Vậyanhmuốnnóilàtấtcảbọnhọđềunghiệnrượuchứgì.NhưngGarySissekcónghiệnrượuđâu,vậytứclàsao?”

“Anhtalàcảnhsát.Nhưvậychắccũngđủrồi.HoặccólẽanhtađãcảnđườngmộtcuộctấncôngcókếhoạchnhằmvàoDermottcũngnên.Hoặccólẽcòncómốiliênquankhácnữa.”

“Mốiliênquankhácnàochứ?”

“Tôikhôngbiết.”

Page 391: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Cửasauđóngsập,tiếngbướcchângiụcgiãtiếnđếngần,vàmộtngườiđànônggânguốcmặc thườngphụcxuấthiệnởcửa. “Anhmuốngặp tôiphảikhông?”

“Phiềnanhquá,nhưngtôimuốnanhvàPicardo…”

“Tôibiếtrồi.”

“Ừ. Tốt. Thông tin đơn giản thôi. Càng đơn giản càng tốt. ‘Bị đâm trímạng trongkhibảovệnạnnhân làmục tiêucủamộtvụ tấncông.Chếtnhưmộtngườihùng.'Đại loại vậyđó.Ý tôi là, khôngcầnchi tiếtkhủngkhiếpgìhết,khôngcómáumegìcả.Anhhiểutôimuốnnóigìkhông?Nếucầnthìsẽbổsungchitiếtsau.Cònbâygiờ…”

“Tôihiểumàsếp.”

“Tốt.Nè, tôi rất tiếc không tự tay làmđược.Tôi thật sựkhôngđiđâuđượchết.Nóivớicôấytốinaytôighénhà.”

“Vâng,thưasếp.”NgườiđànôngdừngbướcởchỗcửachođếnkhiđoanchắcNardokhôngcòngìkhácđểnói,rồiđềubướcgiụcgiãđinhưlúctớivàđóngcửahậusaulưnglại,lầnnàylạinhẹnhànghơn.

MộtlầnnữaNardoépsựchúýtrởlạicuộcnóichuyệnvớiGurney.“Tôicóbỏsótthôngtingìkhông,haycáchhiểucủaanhvềvụánnàymangkhánhiềutínhlýthuyếtchăng?Ýtôinói,nếutôikhônglầmthìtôichẳngngheainóigìvềdanhsáchnghicancả–thậtrathìkhôngcómanhmốicụthểnàođểlầntheocả,phảivậykhông?”

“Ítnhiềulàvậy.”

“Vàmộtmớvậtchứngkhốnnạnđó–phongbì,giấyviếtthư,mựcđỏ,ủng, chai bể, dấu chân, đoạn ghi âm cuộc gọi, hồ sơ truyềndữ liệuđiệnthoạidiđộng,sécbịtrảlại,kểcảtinnhắnviếtbằngchấtnhờntrêndatừđầungóntaytênđiênkhốnnạnnày–khôngcóthứgìdẫnđếnđâucảư?”

“Đólàmộtcáchnhìn.”

Nardo lắc đầu bằng một phong cách đang dần trở thành thói quen.“Tómlại,anhkhôngbiếtphảitìmai,haytìmbằngcáchnào,đúngchưa?”

Gurneymỉmcười.“Nênchắcvìvậymàtôiđếnđây.”

“Saovậy?”

Page 392: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Bởivìtôichẳngbiếtphảiđiđâunữa.”

Đâylàlờithúnhậnđơngiảnvềmộtsựthậtđơngiản.Sựthỏamãnvềmặttrítuệkhihiểurađượcnhữngchitiếtchiếnthuậttrongphươngthứcgâyáncủatênhungthủchẳngquacũngchỉlàmộtcáchđánhlạchướngkhỏisựbế tắc trongviệcgiảiquyếtvấnđề trọng tâm,điềunàyvừađượcNardogiảndịnói ra.Gurneyphảiđốimặtvới sự thật là,mặcdùanhđãthấusuốtvềnhữngbíẩnngoàilềcủavụán,nhưngquãngđườngcầnđiđểtìmvàbắtgiữtênhungthủvẫncònxaxămnhưthểanhvẫncònởđiểmxuấtphátvàobuổisánghômMarkMellerymangmấybứcthưrốirắmđầutiênđếncầucứuanh.

CómộtsựthayđổinhỏtrongnétmặtcủaNardo,nétmặtcaucóđãdịubớt.

“ỞWycherlychúngtôichưabaogiờcóánmạngcả,”anhtanói.“Dùsaothìcũngkhôngcóánmạngthậtsự.Vàivụgiếtngườiđượcgiảmánthànhngộ sát, vài vụ tainạn giao thông chếtngười,một tainạn sănbắnđángnghivấn.Chưabaogiờcóvụgiếtchócnàoởđâymàkhôngliênquanđếnítnhấtmột tayngusi sayquắccầncâucả. Ít ra là trongvòng24nămquachưacóvụnàonhưvậy.”

“Đólàkhoảngthờigiananhcòncôngtácđếngiờư?”

“Ừ.Anhbạnduynhấttrongsởcóthâmniênhơntôilà…trướcđâylà…Gary. Thiếu chútnữa là ảnhđã làmviệc ở đâyđược 25năm rồi. Vợ ảnhmuốnảnhlàmhaimươinămthôirồirakhỏingànhđượcrồi,nhưngảnhtínhtoánthấynếuởthêm5nămnữathì…Đúnglàkhốnnạnmà!”Nardochùihaimắt.“Chúngtôicótổnthấtbaonhiêucảnhsátđanglàmnhiệmvụđâuchứ,”anhtanói,nhưthểnướcmắtcủaanhtađòihỏimộtlờigiảithíchhợplý.

Gurney rất muốn nói bản thân anh hiểu được cảm giác mất đồngnghiệpnhưthếnào.Anhđãmấtđihaiđồngnghiệptrongmộtcuộcbốrápđộtnhiêntrởxấu.Nhưnganhkhôngnóiramàchỉlắcđầucảmthông.

Saukhoảngmộtphút,Nardohắnggiọng.“AnhcóhứngthúnóichuyệnvớiôngDermottkhông?”

“Cóchứ.Tôichỉkhôngmuốnlàmvướngtayvướngchânanhthôi.”

Page 393: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Khôngđâu,”Nardonói lớntiếng–Gurneynghĩ,cólẽ làđểbùlạichokhoảnhkhắcyếuđuốicủamình.Rồianhtanóithêmbằngmộtgiọngbìnhthườnghơn.“Anhnóichuyệnvớitaynàytrênđiệnthoạirồiphảikhông?”

“Phải.”

“Vậyanhtabiếtanhlàairồi.”

“Phải.”

“Vậyanhkhôngcầntôivàophòngchungnữa.Anhnóixongchỉcầnnóilạichotôibiếtlàđược.”

“Anhnóisaothìtôinghevậymàtrungúy.”

“Cửanằmbênphảiđầucầuthang.Maymắnnhé.”

Khibướclênbậcthanglàmbằnggỗsồithô,Gurneytựhỏikhôngbiếttầnghaicótiếtlộtínhcáchngườichủcủanóhơntầngmộtkhông.Tầngmộtkhôngcósựấmcúnghayphongcáchtrangnhãgìhơnnhữngtrangthiếtbịvitínhchứatrongđó.Đầucầuthanglặplạimôtípbảomậttrùbịđượcthiết lậpdưới lầu:mộtbìnhchữacháytrêntường,mộtthiếtbịbáocháy và hệ thống chữa cháy tự động trên trần. Gurney có cảm tưởngGregoryDermottnhấtđịnhlàmộttaycẩntắcvôưu.AnhgõcánhcửamàNardođãchỉ.

“Gìvậyạ?”Câutrảlờingheđauđớn,khànkhàn,sốtruột.

“Thanh tra đặc biệt Gurney đây, anhDermott. Tôi gặp anhmột chútđượckhông?”

Cómộtkhoảnglặng.“Gurneyư?”

“DaveGurney.Chúngtađãnóichuyệnquađiệnthoạirồi.”

“Mờivào.”

Gurneymởcửabướcvàomộtcănphòngtămtốicómáirèmđónghờ.Phòngcómộtchiếcgiường,mộtchiếcbàncạnhgiường,một tủquầnáo,mộtchiếcghếbành,mộtchiếcbànlàmviệcnhưbànthườngnằmsátváchtường,trướctườnglàmộtchiếcghếxếp.Gỗđềusẫmmộtmàu.Phongcáchrấtđươngđại,sangtrọngbềngoài.Khăntrảigiườngvàthảmcómàuxám,nâuvàng,nhìnkỹthựcchấtlàkhôngmàu.Trongphònglàmộtngườiđangngồiđốidiệncửatrongchiếcghếbành.Yngồinghiêngmộtchútvềmột

Page 394: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

bên,nhưđãtìmđượcmộtvịtríantọalạlùngđểlàmgiảmcơnđaunhức.Quan sát cái cá tínhnằmdưới phong thái đó,Gurney cảm thấy y là taychuyênviênthuộcloạithườnggặptrongngànhvitính.Dướiánhsángyếuớt,tuổiykhóxácđịnhhơn.Bamươimấycólẽlàconsốhợplý.

SaukhinhìnngắmnhữngđặcđiểmtrênkhuônmặtGurneynhưmuốntìmratrongđócâutrảlờichocâuhỏi,ynhỏgiọnghỏi,“Họcónóianhbiếtchưa?”

“Nóicáigì?”

“Chuyệncuộcgọiấyđấy…từtênhungthủđiênkhùngấy.”

“Tôicónghe.Aitrảlờiđiệnthoạivậy?”

“Trả lờiư?Chắcmộtanhcảnh sátnàođó.Một anhđếnbảo tôingheđiệnthoại.”

“Ngườigọihỏiđíchdanhtênanhđểxinnóichuyệnư?”

“Chắc vậy… tôi khôngbiếtnữa…Ý tôi nói, chắc vậy chứ saonữa.Anhcảnhsátnóiđiệnthoạicủatôimà.”

“Giọngngườigọicónghequenchútnàokhông?”

“Giọngkhôngbìnhthường.”

“Khôngbìnhthườnglàthếnào?”

“Điênlắmcơ.Lênlênxuốngxuống,caonhưgiọngđànbà,rồithấplại.Giọngđiênlắm.Giốngnhưvừanghiêmtúcvừađùacợtlàmngườitasởncảgaiốc.”Yấnđầungóntayvàohaibêntháidương.“Hắnnóitiếptheolàtôi,sauđólàanh.”Trôngycáutiếtnhiềuhơnhoảngsợ.

“Cóâmthanhnềngìkhông?”

“Cógìcơ?”

“Anhcónghetiếnggìkhácngoàigiọngnóicủangườigọikhông?Tiếngnhạc,xecộ,tiếngnóikhácchẳnghạn?”

“Không.Khôngcótiếnggìkhác.”

Gurney gật đầu,mắt đảo quanhphòng. “Tôingồi xuống khôngphiềnanhchứ?”

“Gìhả?Khôngphiềnđâu,mờingồi.”Dermottquơtaychỉkhắpphòng

Page 395: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

nhưthểởđâykhôngthiếughế.

Gurney ngồi trên mép giường. Anh có cảm giác rất rõ là GregoryDermottđangnắmgiữchìakhóapháán.Cóđiềuanhphảinghĩchoracâuhỏiđúngđểhỏi.Phảinghĩrađềtàiđúngđểnêura.Mặtkhác,đôikhithứthích hợp cần nói lại là không nên nói gì cả. Tạo ra sự yên lặng, mộtkhoảngkhôngtrốngrỗng,rồiquansátxemđốiphươngsẽlàmgìđểlấpvàocáikhoảngkhôngđó.Anhngồinhìntrântrântấmthảmmộtlúclâu.Đâylàphươngphápđòihỏikiênnhẫn.Nócũngđòihỏikhảnăngphánđoánnhanhnhạyđểbiếtkhinàothìimlặngthêmchỉlàmlãngphíthờigian.AnhsắptiếngầnđếnđiểmđóthìDermottlêntiếng.

“Tạisaolạilàtôichứ?”Giọngnóinghecáukỉnh,bựcdọc–mộtlờiphànnàn,khôngphảicâuhỏi–Gurneyquyếtđịnhkhôngđáplại.

Sau vài giây,Dermottnói tiếp, “Tôinghĩ có lẽ liênquanđến cănnhànày.”Yngừngmộtchập.“Chotôihỏianhchuyệnnày,anhthanhtra.AnhcóquenriêngaiởSởCảnhsátWycherlykhông?”

“Không.”AnhrấtmuốnhỏilýdotạisaoDermottlạihỏivậynhưngnghĩnếuhỏithìchẳngbaolâuysẽpháthiệnraýđồcủaanh.

“Khôngquenaihết,từtrướcđếngiờ?”

“Khôngquenaihết.”ThấyđượctrongmắtDermottcóđiềugìđóvẻnhưmuốnđòihỏianhkhẳngđịnhthêm,anhnóitiếp,“LúcchưathấychỉdẫngửiséctrongláthưgửichoMarkMellery,tôicònchưabiếtWycherlytồntạinữalà.”

“Và chưa ai kể cho anhnghe chuyện gì đã xảy ra trongngôinhànàysao?”

“Xảyraư?”

“Trongngôinhànày.Cáchđâyđãlâu.”

“Chưa,”Gurneyhứngthúnói.

SựkhóởcủaDermottdườngnhưvượtquáhiệuứngcủamộtcơnđauđầu.

“Chuyệngìđãxảyrathế?”

“Tôinghengườikhácnóilạithôi,”Dermottnói,“nhưngtôivừamuacăn

Page 396: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

nhànàyxongthìmộtngườihàngxómkểchotôinghelàcáchđâychừnghaimươinăm,ởđâycómộtcuộcẩuđảkhủngkhiếp–hìnhnhưlàmộtcặpvợchồngthìphải,bàvợbịđâm."

“Vàanhthấychuyệnnàycóliênquanđến…?”

“Cóthểchỉlàtrùnghợpthôi,nhưngmà..”

“Saohả?”

“Đúngra tôiquêngầnhếtrồi.Hômnaymớinhớra.Sángnay,khi tôipháthiện…”Môiybèranhưphảicơnnônmửanàođó.

“Anhcứtừtừmàkể,”Gurneynói.

Dermottđặthaitaylêntháidương.“Anhcósúngkhôngthế?”

“Tôicósởhữusúng.”

“Ýtôilà,anhcómangtheosúngkhông?”

“Khôngcó.TừngàyrờiSởCảnhsátNewYorkđếnnayđãkhôngmangtheosúng.Nếuanhlolắngvềanninhthìcóhơnmộtchụccảnhsátcóvũkhítrongvòng90métquanhngôinhànày,”Gurneynói.

Trôngycóvẻchưaantâmlắm.

“Lúcnãyanhnóianhnhớrađượcchuyệngìmà.”

Dermottgậtđầu.“Đúngratôiquêntuốtrồi,nhưngtựnhiêntôinhớlạikhithấy…máumebêbết.”

“Anhnhớlạichuyệngì?”

“Ngườiđànbàbịđâmtrongcănnhànày–bàấybịđâmởcổhọng.”

Page 397: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

49

GiếtSạchBọnChúng

TheohồiứccủaDermottthìngườihàngxómđó(nayđãmất)xácđịnhsựviệcxảyra ‘cáchđâychừnghaimươinăm’ tức làconsốđórấtcóthểdưới25–vànhưvậycónghĩacảJohnNardovàGarySissekđềucònlàmtrongngànhcảnhsáttạithờiđiểmxảyravụbạohành.Bứctranhtuychưarõrệt,nhưngGurneycảmnhậnđượcmộtmảnhghépnữacủacâuđốđangbắt đầu xoay vào đúng vị trí. Anh có nhiều câu hỏi nữa cho Dermott,nhưngchuyệnđócóthểchờchođếnkhianhcóđượcvàicâutrảlờitừviêntrungúy.

AnhđểDermottngồicứngđờtrênghếgầntấmrèmđượckéolên.Trôngycăngthẳngvàkhóở.KhianhtoanđixuốnglầuthìmộtnữcảnhsátxửlýhiệntrườngtrongbộáoliềnquầnvàgăngtaycaosuởlốihànhlangdướilầuđanghỏiNardophảilàmgìtiếptheovớinhữngkhuvựcnằmngoàicănnhàđãđượckhámxéttìmvếtchứng.

“Đểnguyêndâyvàng,cáchlykhuvực,phòngkhichúngtacầnkhámxétlầnnữa.Chuyểncáighế,cáichai,mấythứkháctìmđượcđếnđồncảnhsát.Trưngdụngphầnsauphònghồsơ.”

“Cònmấythứlỉnhkỉnhtrênbànthìsao?”

“NhéttạmvàovănphòngcủaColbertđã.”

“Ôngấykhôngthíchđâu.”

“Tôiviệcquáigìphảibiết–côcứloliệunhưvậyđi!”

“Vâng,thưasếp.”

“Trướckhicôđi,bảoTommyToConđứngcanhtrướcnhà,bảoPatđứngsát chỗđiện thoại.Cònmấyngườikhác, tôimuốnhọđi rangoài gõ cửatừngnhà.Tôimuốnbiếtvàingàyvừaquacóhàngxómnàothấyhaynghecáigìkhácthườngkhông,nhấtlàkhuyahômquahoặcsángsớmhômnay–chẳnghạnngườilạxeđậusaichỗ,cóailảngvảngquanhđâykhông,cóai

Page 398: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

gấpgápkhông,bấtkểlàchuyệngì.”

“Anhmuốnkhoanhvùngtrongphạmvibánkínhbaonhiêu?”

Nardonhìnđồnghồđeotay.“Trongvòng6tiếngtiếptheokhoanhvùngrộngđượcbaonhiêuhaybấynhiêu.Sauđóchúngtasẽquyếtđịnhsẽlàmgìtiếptheo.Bấtkỳchuyệngìcóliênquanxảyra,tôimuốnđượcbáocáongaylậptức.”

Khicôtađikhỏiđểbắtđầunhiệmvụ,NardoquaysangGurney,lúcnàyđangđứngdướichâncầuthang.“Cópháthiệnđượcgìcólợichoviệcđiềutrakhông?”

“Tôi không chắcnữa,”Gurneynhỏ giọngnói, ra hiệu choNardo theoanhtrở lạicănphòngmàtrướcđóhaingườivừamớingồi. “Chắcanhcóthểgiúptôihiểura.”

Gurneyngồi chỗ ghếđốidiện cửa vào.Nardođứngđằng sau chỗ ghếphíabênkiachiếcbànvuông.NétmặtcủaanhtalàmộtsựkếthợpgiữatòmòvàmộtthứgìđómàGurneykhôngthểgiảimả.

“Anhcóbiếtlàtrongcănnhànàytừngcóngườibịđâmchưa?”

“Anhđangnóicáiquáigìthế?”

“Dermottmuanơinàychưađượcbaolâuthìnghehàngxómkểnhiềunămtrướccómộtngườiđànbàsốngởđâyvàbịchồngbạohành.”

“Cáchđâybaonhiêunămrồi?”

GurneyđoanchắcmìnhcóthấytrongmắtNardoánhlênmộtvẻgìđóchothấyanhtađangnhậnrachuyệngì.

“Chắchaimươinăm,hoặchainhămnăm.Đâutrongkhoảngđó.”

DườngnhưđâylàcâutrảlờimàNardomongđợi.Anhtathởdàivàlắcđầu.“Đãlâurồitôichẳngnghĩđếnchuyệnđónữa.Phải,đúnglàtrướcđâycómộtvụbạohànhgiađìnhởđây–chừng24nămvềtrước.Cũngkhônglâulàbaosaukhitôigianhậplựclượng.Chuyệnđóthìsaocơ?”

“Anhcònnhớchitiếtvụviệckhông?”

“Trướckhitađilạiconđườngkýức,cảmphiềnanhgiảithíchxemhaichuyệnnàyliênquanvớinhaunhưthếnàođượckhông?”

“Ngườiđànbàbịbạohànhấybịđâmởcổ.”

Page 399: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Vậythìcóýnghĩagìsao?”KhóemiệngNardogiậtlênmộtchút.

“Trongcănnhànàyđãcóhaingườibịtấncôngrồi.Trongsốbaonhiêucách tấn công, thìhaingườinày lại bị đâmở cổ. Tôi thấyđây làmột sựtrùnghợprấtđángchúý.”

“Anh làm cho chúng có vẻ giốngnhau theo cách anhnói thì có, chứchúngcóđiểmchunggìđâu.Mộtcảnhsátbịsáthạikhiđanglàmnhiệmvụbảo vệ thì có liên quanquái gì đếnmột vụ xáo trộnnội bộ cáchđâynhững24nămkhốnkiếpcơchứ?”

Gurneynhúnvai. “Tôimàbiết rõhơnvụ ‘xáo trộn’đó thì chắc sẽnóichoanhbiếtrồi.”

“Đượcthôi.OK.Tôibiếtđượcgìsẽnóichoanhbiết,nhưngcũngkhôngnhiềuđâu.”Nardongừngmộtchập,mắtnhìntrântrânxuốngbàn,hoặccóthểlàđangnhìnvàoquákhứ.“Đêmđókhôngphảicatrựccủatôi.”

Rõrànglàchốibỏtráchnhiệm,Gurneynghĩ.Tạisaocâuchuyệnnàylạiđòihỏimộtlờichốibỏtráchnhiệm?

“Hầunhưlàtôinghengườitanóilạicảthôi,”Nardonóitiếp.“Cũngnhưphầnlớncácvụbạohànhgiađình,ôngchồngsayxỉnđếnmấttrí,cãinhauumsùmvớibàvợ,rồinhặtmộtcáichaithìphải,phangvàobàta,chắcchaibểra,bàtabịđứtcổ,vậythôi.”

Gurneybiếtchắcnhưđinhđóngcột làkhôngchỉcóvậy.Câuhỏiduynhấtđặt ra làphải tácđộngnhư thếnàođểkhiếnphầncòn lại củacâuchuyệnđượcnhảra.Mộttrongnhữngluậtlệbấtthànhvăntrongnghềlànói càng ít càng tốt, vàNardođang thận trọng tuân thủ luật lệđó.Cảmthấy không còn thời gian để sử dụng phương thức tế nhị nữa, Gurneyquyếtđịnhđâmđầuvàoràocản.

“Trungúy ạ!Anhnói chuyện tào lao thật đấy!” anh vừanói vừa quaymặtđichỗkhácvẻghêtởm.

“Tàolao?”GiọngNardobỗngcấtlênvớimộtcaođộmangtínhđedọa,chỉhơntiếngthìthầmmộtchút.

“Tôi đoan chắc những điều anh kể cho tôi là thật. Vấn đề là phầnchuyệnchưakểkìa.”

Page 400: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Cólẽphầnchưakểchẳngphảichuyệnkhốnkiếpgìliênquanđếnanhđâu,”Nardonóichuyệnvẫnrắnrỏi,nhưngtháiđộhunghăngđãmấtđiítnhiềusựtựtin.

“Này,tôikhôngphảilàmộttênkhốntọcmạchnàođóđếntừmộtkhuvựccóquyềnhạnphápluậtkhácchỗnàyđâu.GregoryDermottsángnaynhậnđượcđiệnthoại,kẻgọiđếnđãđedọamạngsốngcủatôi.Mạngcủatôiđấy.Nếunhữnggìdiễnraởđâycóliênquanítnhiềuđếncáigọilàvụ‘xáotrộnnộibộ’củaanh,thìtôihoàntoàncóquyềnđượcbiết.”

Nardohắnggiọngrồinhìntrântrânlêntrầnnhànhưthểnhữnglờicầnnói–hoặclàmộtlốithoáthiểmnàođó–sẽđộtnhiênxuấthiệntrênđó.

Gurneynói thêmbằnggiọngmềmmỏnghơn, “Trước tiên,nóichotôibiếttêncủanhữngngườicóliênquanđãnào.”

Nardogậtđầunhènhẹ,kéorachiếcghếbấylâumìnhvẫnđứngđằngsau,rồingồixuống.“JimmyvàFelicitySpinks.”Anhtanóicóvẻnhưđangcamchịumộtsựthậtkhóchấpnhận.

“Anhđọcmấycáitênđógiốngnhưlàbiếthọrấtrõvậy.”

“Ừ.Rõlắm.Dùsaothì…”Đâuđótrongcănnhà,cótiếngđiệnthoạirenglênmột lần.Nardodườngnhưkhôngnghe thấy. “Saocũngđược, Jimmytrướcđâycónhậunhẹtchútđỉnh.Chắclàhơnchútđỉnh.Đêmnọsayxỉnvềnhà,cãivãvớiFelicity.Nhưtôiđãnóiđó,cuốicùngổnglấychaibểcứacổbảkhánghiêmtrọng.Bảmấtnhiềumáu lắm.Đêmđó tôikhông trựcnênkhôngthấy,nhưngmấyanhlàmnhiệmvụđêmđócứhuyênthuyênsuốttuầnvềvếtmáu.”Nardolạinhìnchằmchằmvàobàn.

“Bàấysốngsótư?”

“Saocơ?Ờ,phải,bảsốngsót,nhưngchỉsuýtsoát.Bịhoạinão.”

“Rồixảyrachuyệngìvớibàấy?”

“Xảyrachuyệngìư?Tôinghĩbảđượcđưađếnmộtviệndưỡnglãonàođó.”

“Cònngườichồng?”

Nardongậpngừng.Gurneykhôngrõanhtađangcónhớlạihaychẳngquakhôngmuốnnói.“Lãonóimìnhgiếtngườivìtựvệ,”anhtanóikèmvẻ

Page 401: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

mặt ghê tởm thấy rõ. “Cuối cùng thỏa thuận nhận tội. Án giảm xuốngthànhántù.Mấtviệc.Rờikhỏithịtrấn.SởAnsinhXãhộinhậnđứanhỏcủahọ.Hếtchuyện.”

Chiếc ăng ten của Gurney, được làm tinh nhạy bởi hàng ngàn cuộcthẩmvấn,máchbảoanhrằngcònthiếuthứgìđó.Anhchờđợi,quansátsựkhóchịucủaNardo.Ởngoạicảnh,anhnghethấymộtgiọngnóirờirạclúccólúckhông–cólẽlàtiếngcủaaiđóđãtrảlờiđiệnthoại–nhưngkhôngngherõtừnglời.

“Cóđiềutôikhônghiểu,”anhnói.“Chuyệnđócógìghêgớmmàanhlạikhôngkểchotôinghengaytừđầuchứ?”

Nardo nhìn thẳng vàomặtGurney. “Jimmy Spinks trước đây là cảnhsát.”

Một cơn rùngmình lướt qua cơ thể Gurney,mang theo cùng nó gầnchụccâuhỏicấpbách,nhưnganhchưakịphỏigìthìmộtngườiphụnữcókhuônhàmvuôngvức,tóchúicuamàuhungbỗngdưngxuấthiệnởchỗcửa.Côtamặcquầnjeansvàmộtchiếcáothunsẫmcócổ.MộtkhẩuGlocknằmtrongbaosúngrútnhanhđượcbuộcdướicánhtaytrái.

“Sếp,chúngtavừanhậnđượcmộtcuộcgọimàsếpcầnbiết.”Mộtđiềugìđóchưanóingaylậptứclấplánhtrongmắtcôta.

TrôngNardocóvẻnhẹnhõmkhibịphân tâmnhưvậy.Anh tachúýtoànbộvàongườiphụnữmớixuấthiệnvàchờcôtanóitiếp.Thayvìthế,côtalạiliếcnhìnGurneymộtcáchdodự.

“Anhấythuộcpheta,”Nardonóikhôngchúthứngkhởi.“Cônóiđi.”

CôtanémchoGurneycáiliếcthứhai,khôngthânthiệnhơnlầntrước,rồitiếnđếnchỗbànvàđặtmộtmáyghiâmđiệnthoạikỹthuậtsốthunhỏxuốngtrướcmặtNardo.NólớnxấpxỉbằngkíchcỡchiếciPod.

“Nằmtrongđóhết,thưasếp.”

Anhtadodựtrongchốclát,mắtnhíulạinhìnthiếtbịđó,rồibấmmộtnút.Đoạnbăngghiâmbắtđầuphátlạitứcthì.Chấtlượngthuâmrấttốt.

Gurneynhậnragiọngnóiđầutiênlàcủangườiphụnữđangđứngtrướcmặtanh.

Page 402: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“HệthốngbảomậtGDxinnghe.”CóvẻnhưcôtađãđượcchỉthịphảitrảlờiđiệnthoạicủaDermottnhưthểmìnhlànhânviêncôngty.

Giọngnóithứhairấtquáilạ–vàhoàntoànquenthuộcvớiGurneytừcuộcgọimàanhnghe léntheoyêucầucủaMarkMellery.Chuyệntưởngchừngnhưđãxảyralâulắm.Xengiữacuộcgọiđóvàcuộcgọinàylà4cáichết–nhữngcáichếtđãlàmlunglaykhảnăngcảmnhậncủaanhvềthờigian. Mark ở Peony, Albert Rudden ở quận Bronx, Richard Kartch ởSotherton(RichardKartch–saocáitênđólúcnàocũnggọilênmộtcảmgiáckhóchịu,mộtcảmgiácsailệchnàođóchăng?),vàsĩquanGarySissekởWycherly.

Khôngthểnàonhầmlẫncáigiọngluônbiếnđổicaođộmộtcáchkỳlạấyđược.

“NếutaongheđượcChúa,thìNgườisẽnóivớitaođiềugì?”câuhỏicấtlênbằnggiọngdudươngđeđọacủamộtnhânvậtphảndiệntrongphimkinhdị.

“Xinlỗi,anhnóigìcơ?”Nữcảnhsáttrongđoạnbăngnghecóvẻngạcnhiênnhưbấtkỳmộtnhânviêntiếptânthậtsựnào.

Giọng nói đó lặp lại, khẩn khoản hơn, “Nếu tao nghe được Chúa, thìNgườisẽnóivớitaođiềugì?”

“Xin lỗi, anh lặp lại được không?Tôinghĩ tínhiệu kếtnối không tốt.Anhcógọibằngđiệnthoạidiđộngkhông?”

NóinhanhvớiNardo,côtaxenvàomộtvàilờibìnhluậntrựctiếp.“Tôiđãtìmcáchkéodàicuộcgọi,nhưsếpnói,khiếnhắnnóicànglâucàngtốt.”

Nardogậtđầu.Đoạnbăngtiếptục.

“NếutaongheđượcChúa,thìNgườisẽnóivớitaođiềugì?”

“Tôikhônghiểulắmanhạ.Anhgiảithíchýanhnóilàgìđượckhông?”

Giọngnóiđộtngộtbùng lêntuyênbố, “Chúasẽbảotaogiếtsạchbọnchúng!”

“A lô? Tôi không hiểu cho lắm. Anh cómuốn tôi viết lại lời nhắn vàchuyểntớingườinàokhông?”

Cómộttiếngcườigiòngiã,nhưgiấybóngkínhbịvòlại. “PhánXétđã

Page 403: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

tới, không còn gì đểnói. –Dermottnhanh lên,Gurney lẹ làng lên.Cuộcthanhtẩysắpđếnrồi,Tích-tắc-tích-tắc.”

Page 404: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

50

LụcSoátLầnNữa

NgườilêntiếngđầutiênlàNardo.“Toànbộcuộcgọichỉcóbấynhiêuthôisao?”

“Vâng,thưasếp.”

Anhtangảlưnglạivàoghếvàxoabóphaibêntháidương.“ChưacótintứcgìtừcảnhsáttrưởngMeyersà?”

“Chúngtôi liêntụcđể lại tinnhắnởphònglàmviệccủaôngấy, thưasếp,vàđểtrênđiệnthoạidiđộngnữa.Chưacótintứcgì.”

“Chắcsốngườigọiđãbịchặnrồiphảikhông?”

“Vâng,thưasếp.”

“‘Giếtsạchbọnchúng’à?”

“Vâng, thưasếp,đó lànhững lời củahắn.Sếpcómuốnnghe lạiđoạnbăngkhông?”

Nardolắcđầu.“Cônghĩhắnđangnóiđếnnhữngai?”

“Saoạ?”

“‘Giếtsạchbọnchúng’đó.Giếtsạchaicơ?”

Nữcảnhsátcóvẻnhưđanglúngtúng.NardonhìnGurney.

“Chỉđoánthôinhé,trungúy,theotôithìhoặclàtoànbộsốngườicònlạitrongdanhsáchtrừkhửcủahắn–giảđịnhlàvẫncònngườitrongdanhsáchnày–hoặclàtoànbộchúngtaởđâytrongcănnhànày.”

“Còn‘cuộcthanhtẩysắpđến',”Nardonói.“Saolạilà‘cuộcthanhtẩy’?”

Gurneynhúnvai.“Tôichẳngbiết.Chắchắnthíchdùngcáitừđóthôi–hợpvớikháiniệmbệnhhoạncủahắnvềnhữnggìhắnđanglàm.”

KhuônmặtcủaNardonhănlạithànhmộtvẻghêtởmmàanhtakhôngkiểmsoátđược.Quaysangnữcảnhsát,lầnđầutiênanhtagọicôtabằngtênriêng.“Pat,tôimuốncôrangoàinhàcùngTommyToCon.Haingườiở

Page 405: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

haigócchéonhau,đểcảhaicùnggiámsátmọicửachínhvàcửasổ.Cònnữa,báochotấtcảmọingườibiếtchuyện–tôimuốnmỗicảnhsátđềusẵnsàng tập trung vào cănnhànày trong vòngmộtphút sau khinghe thấytiếngsúnghaybấtkỳxáođộngnào.Cócâuhỏigìkhông?”

“Cóphảichúngtađangmongđợimộtcuộctấncôngcóvũtrangkhôngthưasếp?”Côtanghecóvẻđầyhyvọng.

“Tôi thì khôngdùng chữ ‘mongđợi’ đâu,màphảinói khảnăngđó làchắcnhưbắp.”

“Sếpthậtsựnghĩlàtênđiênkhốnkiếpđóvẫncònởtrongkhuvựcnàyư?”Cómộttialửaacetyleneđangcháytrongmắtcôta.

“Cókhảnăngđó.ChoTommyToConbiếtvềcuộcgọimớiđâycủahungphạm.Duytrìcảnhgiáccaođộ.”

Côtagậtđầurồiđimất.

Nardonghiêmnghị quay sangGurney. “Anhnghĩ saohả? Tôi cónênđiềuđộng kỵ binhđến, báo cho cảnh sát bang biết chúng ta đang trongtìnhhìnhkhẩncấpkhông?Haycáicuộcgọiđóchỉlàvớvẩnthôi?”

“Xétđếnsốngườichếtchođếnbâygiờthì,sẽrấtmạohiểmnếugiảđịnhcuộcgọiđólàvớvẩn.”

“Tôichẳnggiảđịnhcáiquáigìcả,”Nardonói,môimímchặt.

Sự căng thẳng trong cuộc tao đổi giữa hai người dẫn đếnmột sự imlặng.

Imlặngbịphávỡbởimộtgiọngkhàngọivớixuốngtừtrênlầu.

“TrungúyNardo?Gurney?”

Nardonhănmặtnhưthểthứgìđótrongbaotửđangtrởchua. “Có lẽDermottnhớ rađượcchuyệngìđómuốnchia sẻ.”Anh tangảngười sâuvàoghế.

“Đểtôixemthử,”Gurneynói.

Anh bước ra khỏi căn phòng vào trong lối hành lang. Dermott đangđứngchờcửaphòngngủđầucầuthang.Trôngysốtruột,giậndữ,kiệtquệ.

“Vuilòng…chotôinóichuyệnvớianhđượckhông?”Từ‘vuilòng’đượcthốtrachẳngvuivẻgì.

Page 406: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

DermotttrôngyếuđếnmứckhôngđinổixuốngcầuthangnênGurneyđànhđilên.Khibướclênlầu,anhchợtnghĩđâykhônghẳnlàmộtcănnhàmàchẳngquachỉ lànơikinhdoanhkèmchỗngủ.Ởvùngthànhthịnơianhđượcnuôidưỡng,đâylàmộtkếtcấunhàởthôngdụng–cửatiệmởtầngdưới,chủtiệmsốngởtầngtrên,nhưngườiđànôngbấthạnhnọbánthứcănnhanhmàmỗi lầncókháchmới làmỗi lầnôngcảm thấy chánghétcuộcsốnghơn,hoặclàngườilotangmanọdínhlíuđếnbăngnhómcóbàvợphìnộnvàbốnđứatrẻbéoú.Chỉnghĩđếnthôianhđãthấybuồnnôn.

Đếnchỗcửaphòngngủ,anhxuađicảmgiácđóvàcốgắnggiảimãbứcchândungkhóchịutrêngươngmặtDermott.

NgườiđànôngliếcmắtnhìnquanhGurneyvànhìnxuốngbậcthang.“TrungúyNardođãđichưa?”

“Anhtaởdướilầu.Tôilàmgìđượcchoanh?”

“Tôinghenhiềuxechạyđi,”Dermottnóimộtcáchtốcáo.

“Xekhôngđixađâu.”

Dermottgậtđầubấtmãn.Yrõràngcóđiềugìđótrongđầunhưngxemrakhôngmuốngấpgápđi thẳngvàovấnđề.Gurneynhâncơhộinàyđểtheođuổimộtvàicâuhỏicủamình.

“AnhDermottnày,anhmưusinhbằngnghềgìthế?”

“Saohả?”Giọngycóvẻvừahoangmangvừabựcdọc.

“Chínhxácthìanhlàmcôngviệcgìthế?”

“Côngviệccủatôiư?Bảomật.Hìnhnhưlúctrướctađãnóichuyệnnàyrồimà.”

“Chỉnóichungchungthôi,”Gurneyvừanóivừamỉmcười.“Cólẽanhcóthểkểchotôinghethêmvàichitiếtnữa.”

CáithởdàibiểucảmcủaDermottchothấyyxemyêucầuđólàphíthờigiờ,làmybựcdọc.“Này,”ynói,“tôiphảingồixuốngđã.”Ytrởlạichỗghếbànhcủamình,cẩnthậnngồivào.“Chitiếtlàchitiếtnhưthếnàođây?”

“Têncông tycủaanh làHệ thốngBảomậtGD.Những ‘hệ thống'nàycungcấploại‘bảomật’nàovàchoai?”

Page 407: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Thởdàimộtlầnnữa,ynói.“Tôigiúpcáccôngtykhácbảovệthôngtinmật.”

“Giúpdướidạngnhưthếnào?”

“Dùngứngdụngbảovệcơsởdữliệu,tườnglửa,cácgiaothứchạnchếquyềntruycập,cáchệ thốngxácminhID–bấynhiêuđócũngbaogồmgầnhếtcácdựánmàchúngtôilàmrồi.”

“Chúngtôiư?”

“Anhnóigìcơ?”

“Anhnóiđếnnhữngdựánmà‘chúngtôi’làm.”

“Khôngphảihiểutheonghĩađenđâu,”Dermottnóikhinhkhinh.“Mộtcáchnóitrênthươngtrườngthôimà.”

“NóivậyđểHệthốngBảomậtGDnghecóvẻquymôhơnthựctếư?”

“Mụcđíchkhôngphảivậyđâu,tôibảođảmvớianh.Kháchhàngcủatôirấtthíchcáithựctếlàtôimộttaylàmhết.”

Gurneygậtđầugiảvờbịấntượng.“Tôicóthểthấyđượcđólàmộtlợithế.Nhữngkháchhàngnàylàaithế?”

“Nhữngkháchhàngchútrọngđếnvấnđềbảomật.”

Gurneymỉmcườingây thơ trướcgiọngđiệucộc lốccủaDermott. “Tôikhôngyêucầuanhtiết lộbímậtgìcả.Tôichỉ thắcmắc làhọ làmtrongnhữngngànhnàothôi.”

“Nhữngngànhcócơsởdữliệuchứathôngtinkháchhàngcóliênquantớinhữngvấnđềnhạycảmvềquyềnriêngtư.”

“Chẳnghạnnhư?”

“Thôngtincánhân.”

“Thôngtincánhânkiểugì?”

Dermotttrôngnhưđangđánhgiárủirocóthểmấthợpđồngtiếptheonếutiếptụcnói.“Nhữngthứthôngtinthuthậpbởicôngtybảohiểmnày,côngtydịchvụtàichínhnày,cácnhàcungcấpdịchvụbảohiểmytếnày.”

“Dữkiệnykhoaư?”

“Phải,nhiềulắm.”

Page 408: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Dữliệuchữatrịbệnhư?”

“Phải,tanhậpthôngtinvào‘hệthốngmãhóaykhoacơbản’đếnchừngmựcnàothìthôngtinsẽchitiếtđếnchừngấy.Anhhỏiđểlàmgì?”

“Giảsửanhlàtintặcmuốntruyxuấtmộtcơsởdữliệuykhoarấtlớn–anhsẽlàmcáchnào?”

“Câuhỏiđókhôngtrảlờiđược.”

“Saovậy?”

Dermottnhắmmắtrachiềuchánnản.“Vìcóquánhiềubiếnsố.”

“Vídụnhư?”

“Vídụư?”Dermott lặplạicâuhỏinhưthểnótượngtrưngchosựngudốttộtđộ.Saumộtchập,ynói tiếp,mắtvẫnnhắm.“Phụthuộcvàomụcđíchcủatêntintặc, trìnhđộchuyênmôncủahắn,hắnhiểurõdạngdữliệuđếnmứcnào,cấutrúccơsởdữliệunữanày,giaothứctruyxuất,hệthống tường lửa được dự phòng đếnmức nào, và khoảng chục nhân tốkhácmà tôinghĩ cónói raanhcũngkhôngcóđủkiến thứckỹ thuậtđểhiểu.”

“Anhnóiđúngđấy,”Gurneynóinhẹnhàng.“Nhưngvídụnhưthếnày,giả sửmột tên tin tặc cao taymuốn soạn ra danh sáchnhữngngười đãđượcđiềutrịmộtbệnhcụthểnàođó…”

Dermottgiơhaitaylêntỏvẻcáutiết,nhưngGurneytiếptụcnói.“Làmvậykhóđếnmứcnào?”

“Câuhỏiđócũngkhôngtrả lờiđược.Mộtsốcơsởdữ liệucónhiều lổhổngđếnnỗichẳngkhácgìđượcđăngtảitrênInternet.Mộtsốkhácthìcóthểđánhbạicảnhữngmáy tínhphámãtínhvi tốtnhất thếgiới.Tấtcảđềuphụthuộcvàocáitàicủangườithiếtkếhệthống.”

Gurneybắtgặpmộtchúttựhàotrongcâuphátbiểucuốicùngvàquyếtđịnhnhennhómchonó.“Tôisẵnsànglấylươnghưucủatôirađánhcượclàchẳngcónhiềungườigiỏichuyệnđóhơnanhđây.”

Dermottmỉmcười.“Tôigâydựngnênsựnghiệptrêncơsởphảitrộihơnmấytêntintặcsắcbénnhấthànhtinhmà.Giaothứcbảovệdữliệucủatôixưanaychưabaogiờbịchọcthủngcả.”

Page 409: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Tháiđộkiêuhãnhđóphátsinhthêmmộtkhảnăngmới.

CóchăngmốiliênhệgiữachuyệnDermottcóthểngănchặnhungthủxâmnhậpvàomộtsốcơsởdữ liệunhấtđịnhvàchuyệnhungthủquyếtđịnhđưayvàocuộcthôngquahộpthưbưuđiệncủay?Ýnghĩnàynhấtđịnhđángđượcxemxét,mặcdùnótạoranhiềucâuhỏihơncâutrảlời.

“Phải chi cảnhsátđịaphươngcó thểdõngdạc tuyênbốhọcũngđầynănglựcnhưvậy.”

CâunhậnxétấykhiếnGurneyđangsuyđoánphải trở lạihiện tại. “Ýanhlàsao?”

“Ýtôilàsaoư?”Dermottdườngnhưđangsuynghĩrấtlâuvàkỹvềcâutrảlời.“Mộttêngiếtngườiđangrìnhrậptôi,còntôithìkhôngcóniềmtinvàonănglựcbảovệcủacảnhsát.Khunàycómộttênđiênđangbịsổng,mộttênđiênmuốngiếttôi,rồigiếtanh,cònanhthìđáptrảbằngcáchhỏitôinhữngcâuhỏi tưởng tượngvềmấy tên tin tặc tưởng tượng truyxuấtnhữngcơsởdữliệutưởngtượnglàsao?Tôichảhiểuanhmuốnlàmgìnữa,nhưngnếuanhmuốnlàmtôiphântâmđểổnđịnhtinhthầncủatôithìtôibảođảmvớianhlàchẳngcótácdụnggìđâu.Cáinguycơcóthậtanhlạikhôngtậptrungvàolàsao?Vấnđềđâuphảilàmộtlỗiphầnmềmnàođómang tínhhọc thuậtđâu.Vấnđề là cómột tênđiên lén lútđi sau lưngchúng ta, tay cầmmột con dao khốn kiếp. Và bi kịch sáng nay là bằngchứngkhẳngđịnhrõcảnhsátcòntệhơncảvôdụng!”Giọngđiệugiậndữtrong lời phàn nàn này cuối cùng cũng vuột khỏi tầm kiểm soát, khiếnNardophảilênlầuvàvàophòngngủ.AnhtanhìnDermotttrước,sauđónhìnGurney,rồinhìnDermotttrởlại.

“Xảyrachuyệnquáigìthế?”

Dermottquaymặtnhìntrântrânvàotường.

“AnhDermottđâycảmthấychưađượcbảovệđúngmức,”Gurneynói.

“Bảovệđúngm…”Nardonổigiậnđùngđùng,nhưngkịpngừng lạiđểnóimột cách lý trí hơn. “Thưa anh, xác suấtmột người không có thẩmquyềnlọtvàocănnhànàylàdướizero,huốnghồgìlà ‘mộttênđiêncầmcondaokhốnkiếp’nếutôinghekhônglầm.”

Page 410: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Dermottvẫnnhìntrântrânvàotường.

“Đểtôinóinhưthếnàynhé,”Nardonóitiếp.“Nếuthằngchóđẻđócóganxuấthiệnởđây,hắnchếtchắc.Hắnmàrángsứcvàođây,tôisẽănthịtcáithằngchóđẻđóngaytrongbữatối.”

“Tôi khôngmuốnbị bỏmặcmộtmìnhởđây trong cănnhànày.Mộtphútcũngkhôngmuốn.”

“Anh không nghe tôi nói rồi,”Nardo gào lên. “Anh không chỉ cómộtmình.Cảnhsátcómặtkhắpnơitrongkhunày.Khắpnơiquanhcănnhànày.Chẳngmanàovàođâyđượchết.”

DermottquaysangNardonóimộtcáchtháchthức,“Ngộnhỡhắnvàođâyrồithìsao?”

“Anhnóicáiquáigìvậy?”

“Nếuhắnvàotrongnhàrồithìsao?”

“Hắnlàmcáchkhỉgiógìmàvàođâyđược?”

“Sángnay–khitôiđirangoàitìmsĩquanSissek–giảsửkhitôiđangđivòngquanhsân… thìhắnvàonhàquachỗcửakhôngkhóa thì sao?Hắnlàmvậyđượcmà,phảivậykhông?”

Nardonhìnychằmchằm,vẻhoàinghi.“Rồiđiđâunữa?”

“Saotôibiếtđược?”

“Anhnghĩsaonếuhắnnúpdướicáigiườngbỏmẹcủaanh?”

“Câuhỏikháđấy,trungúyạ.Thựctếthìanhđâubiếtcâutrảlờiphảikhông?Vìanhcóthậtsựkiểmtracănnhàkỹcàngđâumàbiết,đúngchưa?Nênhắncóthểởdướigiườngchứ,đúngkhông?”

“Chúaơi,”Nardohétlớn.“Thôicáithứcứtđáinàyđi!”

Anh ta sải hai bước dài đến phía chân giường, chộp lấymặt đáy, rồibằngmộttiếngưhựdữdộinhấcđầugiườngnàylênkhôngtrungvàgiữnócaongangvai.

“Đượcchưahả?”anhtacàunhàu.“Anhthấyaiởdướiđókhônghả?”

Anhtathảgiườngxuống,làmnórơiđánhthịchxuốngđấtrồinảylên.

Dermottquắcmắtnhìnanhta.“Cáitôicần,trungúyạ,lànănglực,chứ

Page 411: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

khôngphảimấymànkịchtrẻcon.Khámxétkỹlưỡngcănnhàcóphảiđòihỏiquáđánggìkhông?”

NardonhìnDermottlạnhlùng.“Anhnóitôinghenào–còncóchỗnàođểẩnnấptrongcáinhànàyđây?”

“Ởđâuư?Tôikhôngbiết.Dướihầm?Gác lửng?Phòngtrữđồ?Saotôibiếtđược?”

“Đểtôinóilạichorõnhé,thưaanh,nhữngviêncảnhsátđầutiênđếnhiệntrườngđãkhámxéthếtcănnhàrồi.Nếuhắnởđâythìtađãtìmđượctừlâurồi.Đượcchưa?”

“Họkhámxéthếtcănnhàrồiư?”

“Vâng,thưaanh,tronglúcanhđangđượcthẩmvấnởtrongnhàbếpđó.”

“Kểcảgáclửngvàtầnghầmư?”

“Đúng.

“Kểcảphòngđiệnnướcư?”

“Phòngtrữđồnàocũngkiểmtrahếtrồi.”

“Bọnhọ làmsaomàkiểmtraphòngđiệnnướcđượcchứ!”Dermott lalênmộtcáchchốngđối.“Phòngđóbịkhóamà,tôigiữchìakhóa,màcóaikêutôiđưachìakhóađâu.”

“Nhưvậycónghĩa,”Nardophảnpháo,“nếunóbịkhóathìngaytừđầuđãchẳngcóaivàođượctrongđórồi.Vậycókiểmtracũngphí thờigianthôi.”

“Không–vậycónghĩaanhlàđứaláotoétmớiđúng,dámtuyênbốlàđãkhámxéttoànbộcănnhàrồi!”

PhảnứngcủaNardolàmGurneyngạcnhiênvìanhđangchuẩnbịđónnhậnmộtvụnổthìđằngnàyviêntrungúy lạinhẹnhàngnói, “Anhđưachotôichìakhóa.Tôiđikiểmtraliềnbâygiờ.”

“Vậylà,”Dermottkếtluận,giọngđiệunhưluậtsư,“anhchịuthừanhậnđãbỏsótchỗđórồichứgì–thừanhậncănnhànàykhôngđượckhámxétkỹcàngrồichứgì!”

Gurney tựhỏi liệu tháiđộkhóchịudaidẳngnày là sảnphẩmtừcơnđau nửa đầu của Dermott, hay do tính khí nóng nảy của y, hay do sự

Page 412: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

chuyểnđổiđơngiảntừsợhãisanghunghăng.

Nardocóvẻđiềmđạmmộtcáchgượnggạo.“Chìakhóađâu,thưaanh?”

Dermottlàubàunóigìđó–nóigìđóxúcphạm,xéttheovẻmặtcủay–rồinhấcngườirakhỏighế.Ylấymộtxâuchìakhóarakhỏingănkéochiếcbàncạnhgiường,lấyramộtchìanhỏhơnsốchìacònlại,rồinémnólêngiường.Nardonhặtchìakhóalênmàkhôngthấycóchútphảnứnggìrồirờikhỏiphòngkhôngnóithêmlờinào.Tiếngchânanhtaxadầntheotừngbướcchânđixuốngcầu thang.Dermott thảchùmchìakhóacòn lại vàongănkéo,toanđóngnólạithìđộtnhiêndừngtay.

“Cứtthật!”Yrítlên.

Ynhặtxâuchìakhóa lên lạivàbắtđầugỡmộtchìakhóarakhỏixâuchìakhóanhỏnhắncứngcápgiữcácchìalạivớinhau.Gỡxong,ybướcvềphía cửa. Chưa đi được hơnmột bước, y vấp phải tấm thảm nhỏ cạnhgiườngvàsẩychânđậpđầuvàocạnhcửa.Một tiếngthétkìmnénvì tứcgiậnvàđauđớnbậtratừhàmrăngcắnchặtcủay.

“Anhcósaokhông?”Gurneyvừahỏivừabướctới.

“Ổn!Khôngsao!”Từnglờituônralắpbắpmộtcáchgiậndữ.

“Tôigiúpanhnhé?”

Dermottrachiềuđangcốgắngbìnhtĩnh.“Đây,”ynói.“Mangchìakhóanàyđưachoanhta.Cóhaikhóalận.Lộnxộnnựccườinhưvậyđấy…”

Gurneynhậnchiếcchìakhóa.“Anhcósaokhông?”

Dermottvẫytayvẻghêtởm.“Nếuhọđếnvớitôiđúngmựcngaytừđầuthì…”Giọngylịmdần.

Gurneynémchongườiđànôngtrôngcóvẻkhốnkhổấycáinhìnsuyxétlầncuối,đoạnđixuốnglầu.

Nhưtronghầuhếtcáccănnhàngoạiô,cầuthangdẫnđếntầnghầmchạy thấp xuống đằng sau và bên dưới cầu thang đến tầng hai. CómộtcánhcửadẫntớicầuthangnàymàNardođãđểmở.Gurneythấymộtngọnđènđangsángbêndưới.

“Trungúy?”

“Gìhả?”

Page 413: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Giọngnóidườngnhưphátrađâuđócáchchâncầuthanggỗxùxìmộtđoạn,nênGurneycầmchìakhóađixuống.Cáimùimốcmeotrộnlẫncủabêtông,ốngdẫnkimloại,gỗvàbụigợilênhồiứcsinhđộngvềtầnghầmkhu chung cư thời thơ ấu của anh – phòng trữ đồhai ổ khóanơi ngườithuêtrữxeđạpchưadùngđến,xeđẩyembé,nhữngcáihộpchứađầyrácrưởi; ánh sáng yếu ớt sản sinh từ những bóng đèn tròn dính đầymạngnhện;nhữngchiếcbóngkhôngkhỏichoanhcảmgiácớnlạnhrợntócgáy.

Nardođangđứngchỗmộtcánhcửathépmàuxámởđầuđốidiệnmộtphòngbêtôngxâydởdangđểlộnhiềurầm,nhiềubứctườngốvàngdoẩmthấp,mộtmáynướcnóng,haibể chứadầu,một lò sưởi,hai thiếtbịbáocháy,haibìnhchữacháyvàmộthệthốngchữacháytựđộng.

“Chìakhóachỉănvàoổkhóangoàithôi,”anhtanói.“Cònmộtổkhóachìmnữa.Mêbacáithứbảomậtdựphòngnhưthếnàylàmgìkhôngbiết?Còncáichìakhốnkiếpkiaởđâuđây?”

Gurneyđưanóchoanhta.“Hắnnóilàquên.Đổthừatạianh.”

Nardonhậnchìakhóakèmmộttiếngcàunhàughêtởmrồinhétthẳngchìavàoổkhóa.“Bàmẹthằngchakhốnkiếp,”anhtavừanóivừađẩycửamởra.“Tôichẳngtinnổilàphảiđíchthânkiểmtra…Cáiquáigì…?”

Nardo,theosaulàGurney,bướcdèdặtquacánhcửavàocănphònglớnhơnđángkểsovớiphòngtrữđồ.

Thoạtđầu,nhữnggìhọtrôngthấythậtvôlý.

Page 414: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

51

GiờKểChuyện

PhảnứngtứcthờicủaGurneylàhọđãvàonhầmcửa.Nhưngnhưvậycũngvôlý.Ngoạitrừcánhcửađầucầuthangra,đâylàcánhcửaduynhấtdướitầnghầm.Nhưngđâylạikhôngđơngiảnlànơilưutrữ.

Họđangđứngtronggócmộtphòngngủlớn,cóánhsángdịuvàthảmlótsangtrọng,đồđạcđượcbàitrítheocáchtruyềnthống.TrướcmặthọlàmộtchiếcgiườngQueensizecókhăntrảihoavănvàdiềmxếpnếpkéodàiquanhmép. Nhiều chiếc gối phồng quá cỡ khác nhau có diềm xếp nếpgiốngnhauđượcdựnglênsátđầugiường.Cuốichângiườnglàmộtrươngđựngcủahồimôn.Trênrươnglàmộtconchimnhồibônglớnlàmbằngvảimaychắpvá.MộtđặcđiểmlạtrêntườngvềphíataytráiGurneythuhútsựchúýcủaanh–mộtcửasổthoạttrôngcóvẻnhìnraquangcảnhmộtcánhđồngbátngát,nhưngquangcảnhđó,anhnhanhchóngnhậnra,thậtralàtấmphimdươngbảncókíchthướcbằngápphíchđượcchiếusángtừđằngsau,cólẽđượcthiếtkếđểlàmdịuđibầukhôngkhítùtúngtrongphòng.Anhcũngđồngthờinhậnracótiếngkêukhẽcủamộtloạihệthốngthônggiónàođó.

“Tôichẳnghiểugìcả,”Nardonói.

Gurney toanđồngý thìchợtnhậnthấycáchchỗcánhcửasổgiảmộtchút,dọctheocùngmộtbứctường,làmộtchiếcbànnhỏ.Trênbànlàmộtchiếcđènngủcôngsuấtthấptỏaánhsángnâuvàng,quanhvầngsánglàbacáikhungđenđơngiảnthuộcloạidùngđểlồngbằngcấp.Anhđếngầnđểquansátđượcrõhơn.Trongmỗikhunglàbảnsaomộttờséccánhân.ToànbộsốsécđềugửiđếnX.Arybdis.Đềughi số tiền289,87đô.Từ tráiqua,ngườigửilầnlượtlàMarkMellery,AlbertRuddenvàR.Kartch.ĐâylànhữngtấmsécmàGregoryDermottbáocáođãnhậnđược,cònsécgốcykhôngđổiratiềnmàgửitrảlạingườigửi.Nhưngtạisaoylạiphôtôsécratrướckhitrảlại?Và,đánglongạihơn,vìlýdokhigiógìmàylạilồngséc

Page 415: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

vàokhung?Gurneycầmtừngtấmkhunglên,nhưthểnếunhìngầnhơnsẽcócâutrảlời.

Rồi,độtnhiên,trongkhiđangsămsoichữkýtrêntấmsécthứba–R.Kartch–cảmgiácbứtrứtmàanhvẫnluôncómỗikhithấycáitênđólạingoidậy.Cóđiềulầnnàykhôngchỉcócảmgiácđóđếnvớianh,màcáilýdođằngsaunócũngđến.

“Khốnkiếp!”anhlàubàutựtráchtrướcđâyđãkhôngthấysựsai lệchgiờđâyđãhiểnlộrõ.

Cùng lúc đó,một tiếng động nhỏ đột nhiên vang lên từ phía Nardo.Gurney nhìn anh ta, rồi theo cái nhìn trân trân hốt hoảng của anh tahướng về gócđối diện của cănphòng rộnghunhút.Ngayđó –mậpmờtrongbóngđêm,ngoàitầmvớicủavầngsángyếuớttừchiếcđènbànrọilênnhữngtờsécđượclồngkhung,khuấtmộtphầnsauhaicánhtaymộtchiếcghếbànhtheophongcáchthờiNữhoàngAnnevàngụytrangtrongchiếcđầmngủcósắchồngnâumờnhưmàunệmbọcghế,mộtngườiđànbàtiềutụyđangngồi,đầucúigằmxuốngtrướcngực.

Nardogỡđènpintrênthắtlưngrarồichiếutiasángvàomặtbàta.

Gurneyđoántuổibàtađâuđótrongkhoảngtừ50tới70.Nướcdatáinhạtnhư xác chết.Mái tóc vàng, cột lên thànhnhiều lọn xoăn tít, nhấtđịnhlàtócgiả.Chớpmắt,bàtangẩngđầulênchậmchạpđếnnỗihầunhưkhôngthấychuyểnđộngcủađầu,xoayđầuvềphíaánhsángvớimộtdángvẻuyểnchuyểnlạlẫmnhưhoahướngdươnghướngvềphíamặttrời.

NardonhìnGurney,rồilạinhìnngườiđànbàtrênghế.

“Taphảiđidải,”bàtanói.Giọngbàtacao,khàn,độcđoán.Cáinghiêngcằmngạomạnhướnglêntrênđểlộmộtvếtsẹoxấuxítrêncổ.

“Cáibàquáinàođây?”Nardothìthầm,nhưthểGurneyphảibiếtcâutrảlời.

ThậtrathìGurneychắcchắnmìnhbiếtchínhxácđólàai.

AnhcũngbiếtviệcmangchìakhóaxuốngtầnghầmchoNardolàmộtsailầmkhủngkhiếp.

Anh quay nhanh người về phía chỗ cửa đang mở. Nhưng Gregory

Page 416: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Dermottđãđứngđótựbaogiờ,mộttaycầmmộtchaiuýtkiBốnHoaHồngloạigần1lít,còntaykiacầmmộtkhẩusúnglục0.38đặcbiệt.Khônghềcóbiểuhiệngìcủamộtngườiđànôngnónggiậnthấtthườngbịđaunửađầucả.Cặpmắtcủagãkhôngcònnheo lạigiảvờđauđớnvàtráchmócnhưtrướcmànayđã trở lại trạng tháimàGurney cho là bình thường –mắtphảisắcbénvàquảquyết,mắttráiutốivàlạnhnhưtiền.

Nardo cũng xoay người. “Cái…?” anh ta lên tiếng, rồi để câu hỏi chếttrong cổ họng. Anh ta đứng sững, nhìn qua nhìn lại giữa bộ mặt củaDermottvàkhẩusúng.

Dermottbướchẳnvàophòng,khéoléodùngchânđưaraphíasau,rồimócngónchânquanhmépcửa,đóngsậpcửa lạiđằngsau lưng.Cómộttiếngcáchkim loạichátchúakhichốtkhóakhớpvàođúngchỗ.Mộtnụcườinhẹ,đángsợlàmdàihơnlằnranhmỏnggiữahaimôiy.

“Cuốicùngcũngđượcyênthân,”ynói,nháigiọngmộtngườiđànôngđangtrôngđợimộtcuộctángẫuthúvị. “Quánhiềuviệcphảilàm,”ynóithêm.“Quáítthờigian.”Yhìnhnhưthấychuyệnnàyrấtvuinhộn.Nụcườilạnhlùngnởrộngratrongchốclátnhưconsâuduỗirồilạico.“Taomuốnbọnmàybiếttrướclàtaorấtcảmkíchbọnmàyđãthamgiavàodựánnhonhỏcủatao.Cóbọnmàyhợptác,mọichuyệnsẽtốthơnrấtnhiều.Trướctiên,mộtchitiếtvụnvặtthôi.Trungúy,chophéptaoyêucầumàynằmúpmặtxuốngnềnnhàđượckhông?”Đâykhônghẳnlàcâuhỏi.

GurneyđọcđượctrongmắtNardomộtkhảnăngtínhtoánrấtnhanh,nhưnganhkhôngbiếtanhtađangxemxétnhữngphươngánnào.Thậmchícũngkhôngchắclàanhtacóbiếtchuyệngìđangthựcsựxảyrakhôngnữa.

Còn thứmà anh đọc được trongmắt Dermott lại trông như sự kiênnhẫn củamột conmèo đang quan sátmột con chuột không còn đườngchạy.

“Nèanh,”Nardonói,giảvờnhưrấtlongại,“bỏsúngxuốnglàmộtýhayđó.”

Dermottlắcđầu.“Khônghaynhưmàytưởngđâu.”

Nardotrônglúngtúng.“Bỏsúngxuốngnàoanhbạn.”

Page 417: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Đócũnglàmộtphươngánđấychứ.Nhưngphươngánnàycóchútrắcrối.Sựđờiđâucóđơngiảnphảikhông?”

“Rắcrốiư?”NardonóivớiDermottnhưthểylàmộtcôngdânvôhạichỉtạmthờiquêndùngthuốcmen.

“Taođịnhbắnmàyxongsẽbỏsúngxuống.Nếumàymuốntaobỏsúngxuốngngaythìtaobuộcphảibắnmàyngay.Taokhôngmuốnlàmvậyđâu,màtaochắcmàycũngkhôngmuốnvậy.Màythấyvấnđềchưa?”

Dermott vừa nói vừa giơ khẩu súng nhắm vào họng Nardo. Sự vữngvàng củabàn tayDermott cũngđược,hay sựmỉamaiđiềmnhiên tronggiọnggã cũngđược, cái gìđó trong tácphongcủagã thuyếtphụcNardorằngmìnhcầnphảisửdụngchiếnthuậtkhác.

“Anhbắnkhẩusúngđó rồi,”anh tanói, “anhnghĩ tiếp theosẽxảy rachuyệngìhả?”

Dermottnhúnvai,lằnranhgiữahaimôilạikéorộngra.“Màychết.”

Nardogậtđầuđồngtìnhmộtcáchdèdặt,nhưthểmộtsinhviênvừachoanhtamộtcâutrả lờihiểnnhiênnhưngcòndangdở. “Rồisaonữa?Tiếptheođó?”

“Có khác gì đâu chứ?” Dermott nhún vai lần nữa, nhắm nòng súngxuốngdướicổNardo.

Viêntrungúydườngnhưđangcốgắngrấtnhiềuđểduytrìquyềnlàmchủ,đốivớicơngiậnhoặclànỗisợcủamình.

“Khôngkhácgìnhiềuđốivớitôi,nhưngvớianhthìkhácrấtnhiều.Anhmàbópcòthìchưađầymộtphútsauvàichụccảnhsátsẽkềngayđítanh,vàxécáithằngchóchếtnhưanhrathànhtừngmảnh.”

Dermottravẻthíchthú.“Màybiếtđượcbaonhiêuvềquạhảtrungúy?”

Nardonheomắtkhônghiểucâuhỏichẳngănnhậpgìvẻmặtlogiccủay.

“Quạnguđếnmứckhótin,”Dermottnói. “Màybắnxongmộtcon thìconkhácbayđến.Màybắnconđóxongthìconkháclạiđến,rồiconkhácnữa,conkhácnữa.Màycứbắncứbắn,cònbọnchúngcứkéođếnkéođến.”

ĐâylàchuyệntrướcđâyGurneyđãnghe–quạkhôngđểmộtcontrong

Page 418: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

đànchếtmộtmình.Nếumột conđanghấphối,những conkhác sẽđếnđứngcạnhnóđểnókhônglẻloi.Lầnđầutiênnghebàanhkểcâuchuyệnđólúcanhmớimườihay11tuổi,anhphảirờiphòngvìbiếtmìnhsẽkhóc.Anhđãđivàonhàtắm,vàtimanhđaunhói.

“CólầntaothấymộtbứctranhvềcảnhbắnquạởmộtnôngtrạibangNebraska,”Dermottnóibằngmộttháiđộvừasửngsốtlẫnkhinhbỉ.“Mộtôngnôngdân cầm súng sănđứng cạnhmột đống quạ chết cao đến tậnvai.”Gãngừngnói,nhưchoNardothờigianđểthấyđượcthóitựsátbuồncườicủaquạvàsựliênquangiữasốphậncủachúngvớitìnhhuốnghiệntại.

Nardolắcđầu.“Anhthựcsựnghĩcóthểngồitrongnàybắnhếtcảnhsátnàyđếncảnhsátkháctừcửaxôngvàomàkhôngbịbắnnátócà?Khôngcóchuyệnđóđâu.”

“Tấtnhiên làkhôngrồi.Cóainóichomàybiếtcáiđầuchỉhiểuđượcnghĩa đen là cái đầu nhỏ không? Tao thích cái câu chuyện quạ đó lắmtrungúyạ,nhưngcòncócáchhiệuquảđểdiệtsâumọthơnlàbắnmỗilầntừngconmột.Nhưthảhơiđộcchẳnghạn.Thảhơiđộcrấthiệuquả,nếumàycóđượcđúng loạihệ thốngthảhơiđộc.Chắcmàycóđểý làphòngnàotrongnhànàycũngcóhệthốngchữacháytựđộngcả.Phòngnàocũngcótrừphòngnày.”Gãlạingừngnói,mắtgãsốngđộnghơn,ánhlênvẻtựđắc.“Thànhranếutaobắnmày,rồitoànbộlủquạbayvàođâythìtaochỉcầnmởhaicáivannhonhỏtrênhaicáiốngdẫnnhonhỏlàxong,rồihaimươigiâysau…”Nụcườicủagãtrởnênhiềnhậu.“Màycóbiếtkhíclođậmđặcsẽlàmgìvớiphổingườikhông?Vàlàmnhanhnhưthếnàomàybiếtkhông?”

GurneyquansátthấyNardođanggắngsứcđánhgiágãđànôngđiềmnhiênđếnđángsợnàyvà lờiđedọathảhơiđộccủay.Trongmộtnỗisợthoángqua,anhnghĩniềmkiêuhãnhvàcơnthịnhnộcủataycảnhsátnàysắp sửa đẩy anh ta vàomột bước nhảy chết người về phía trước, nhưngđằngnàyNardolạihítvàovàihơilặnglẽ,cóvẻđểgiảmbớtlựcnéntronglòxo,rồinóibằngmộtgiọngnghethathiếtvàâulo.

‘“Hợpchấtclođôikhichẳngngonănđâu.Tôitừngtiếpxúcvớihợpchất

Page 419: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

nàytrongđộichốngkhủngbố.CóanhkiatronglúcthínghiệmvôtìnhtạorasảnphẩmphụlàNC13màkhôngbiết.Kếtquảlàanhấymấtđingóncái.Đưahóachấtquahệthốngchữacháytựđộngkhôngcóngonănnhưanhnghĩđâu.Tôikhôngchắcanhcólàmvậyđượckhôngnữa.”

“Đừng phí thời gian tìm cách giở trò với tao nữa, trung úy.Mày nóigiốngnhưlàđanggiởmộtchiếnthuậtghitrongsổtaycảnhsátvậy.Trongđóghigìnhỉ?– ‘Biểu lộsựhoàinghi liênquanđếnkếhoạchcủatêntộiphạm,nghivấnnhữnggìhắnnói,khiếnhắncungcấpthêmchitiết’đúngchưa?Nếumàymuốnbiếtthêmthìcầngìphảigiởtròchứ,hỏitaolàđượcrồi.Taochẳngcóbímậtgìđểgiấugiếmhết.Chomàybiếtnhé,thứmàtaocólàhaibình190lítápsuấtcao,chứađầyclovàamoniac,điềukhiểnbằngmộtmáynéncôngnghiệp,nốitrựctiếpvớiốngdẫnchínhđưatoànbộhệthốngchữacháyđikhắpcănnhànày.Trongphòngnàycógiấuhaivancónhiệmvụnối380lítlạivớinhau,thảiramộtlượngkhíkhổnglồdướidạngcựckỳđậmđặc.CònvụvôýtạoraNC13rồigâyracháynổcũngkhóxảyralắm.Nếucóthìtaocũnghoannghênhxemnhưlàmộtphầnthưởngđángmừngthôi.ThấySởCảnhsátWycherlybịchếtngạtlàtaohảhêrồi.Nếutụibaycóbịtanxácthànhnhiềumảnhnữathìcàngvui,nhưngkhôngnênthamlamquá.Cầutoànquáđôikhilạihỏngviệc.”

“AnhDermott,toànbộchuyệnkhỉgiónàylàsaohả?”

Dermottnhănmàynhưmuốnnhạimộtngười rachiềuđangxemxétcâuhỏiđómộtcáchnghiêmtúc.

“Sángnay taonhậnđược bức thưnày. ‘Coi chừngnắng dữ tuyết dày,đêmngày cũng thế, coimày chạy đâu’. Gã dẫn lại dòng thơ củaGurneybằngsựhùnghồnmỉamainhưtrênsânkhấu,vừađọcvừabắnchoanhmột ánhmắt tòmồ. “Hù dọa sáo rỗng cả thôi, nhưng tao phải cảm ơnngườiđãgửibứcthưnày.Nólàmtaonhớrằngđờirấtngắnngủinênlàmgìđượchômnaythìlàm,khôngnênhoãnđếnngàymai.”

“Tôikhônghiểuýanhlắm,”Nardonói,vẫncòntrongtrạngtháinghiêmtúc.

“Taonóigìthìcứlàmtheolàđược,rồicuốicùngmàysẽhiểuhết.”

“Được thôi, không thành vấn đề. Tôi chỉ không muốn có người bị

Page 420: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

thươngkhôngcầnthiết.”

“Ừ, tất nhiên rồi.”Nụ cười rộngmở ấy đến rồi đi, như con sâu co rồiduỗi. “Chẳng aimuốn vậy cả. Thật ra, để tránh thương vong không cầnthiết,taothậtsựrấtcầnmàynằmxuốngsànngaybâygiờ.”

Rốtcuộchọcũngtrởvềđiểmxuấtphát.Câuhỏiđặtralà,phảilàmgìnữa?GurneyđangquansátgươngmặtcủaNardođểđọctìmdấuhiệu.Taycảnhsátnàyhiểuchuyệnđượcbaonhiêu?Anhtacónhậnrangườiđànbàtrongghếcó thể là ai chưa?Haycái tênbệnhhoạnmiệngcười, tay cầmsúngvàchaiuýtkikialàai?

ChíítcólẽanhtacũngđãnhậnraDermottchínhlàkẻsáthạisĩquanSissek.Chỉnhưvậymớilýgiảiđượcsựcămthùtrongđôimắtmàanhtakhônghoàntoàncheđậyđược.ĐộtnhiênlựcnéntrởlạivớicáilòxotrongngườiNardo.Trônganhtađangcuồncuộnadrenaline,vớibảnnăngmặckệhậuquả,mạnhmẽhơnnhiềusovớilýtrí.Dermottcũngthấyđượcđiềuđó,nhưngthayvìesợ,ydườngnhưphấnkhíchhơn,dồidàosinhlựchơn.Tayynắmchặtbángsúnghơnmộtchút,vàlầnđầutiênnụcườitrơntrucủayđểlộrahàmrăngsángbóngsinhđộng.

Sớmhơnmộtgiây trướckhimộtviênkẹođồng0.38chắcchắnsẽkếtliễumạngNardo,vàsớmhơnhaigiâytrướckhiviênkẹothứhaikếtliễumạngcủachínhmình,Gurneyngắtmạchđiệnbằngmộttiếngthétmãnhliệttừcổhọng.

“Làmtheolờihắnđi!Nằmmẹnóxuốngsànđi!NằmmẹnóxuốngsànNGAYđi!”

Nó có hiệu quả gây sốc tức thì.Hai đối thủ đứng như trời trồng, cáixunglựcđốiđầuâmỉbấylâuđãbịcơnbộtphátmạnhmẽcủaGurneyđậptan.

Thựctế làchưaaichết,vàđiềuđóđãthuyếtphụcanhtinrằngmìnhđangđiđúnghướng,nhưnganhkhôngchắchướngđicụthểđólàgì.TheonhữnggìanhđọcđượctừvẻmặtNardo,anhchàngnàyđangcảmthấybịphảnbội.BêndướicáivẻngoàimơhồhơncủaDermott,ycóvẻlúngtúng,nhưngGurneynghingờyđangrasứckhôngđểchosựgiánđoạnnàylàmlunglayquyềnkiểmsoátcủamình.

Page 421: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Bạnmàykhuyênrấtkhônngoanđấy,”DermottnóivớiNardo.“Taomàlàmàythì làmtheongay.ThanhtraGurneycóđầuócrấtnhạybén.Mộtconngườirấtthúvị.Mộtngườirấtnổitiếng.ChỉcầntìmtrênInternetlàmàycóthểbiếtrấtnhiềuthôngtinvềngườikhác.Màysẽsửngsốtkhithấychỉcầnmộtítcáitên,mộtmãbưuđiệnthôilàcócảkhốithôngtinnhảyra.

Thờibuổinàyítcòncáigìlàriêngtưlắm.”GiọngđiệuranhmãnhcủaDermottphátraluồngsóngnônnaođixuyênngựcGurney.Anhcốnhắcnhởmình rằng chuyênmôn củaDermott là thuyếtphụcngười khác tinrằngybiếtvềhọnhiềuhơnthựctế.Nhưngluônxâmnhậpvàotâmtríanhlà cái suy nghĩ về dấu bưu điệnmà anh đã không liệu trước có thể đặtMadeleinevàotìnhtrạngnguyhiểm.Suynghĩđólàmanhdaydứtgầnnhưkhôngchịuđược.

Nardomiễncưỡnghạthấpngườixuốngsàn,cuốicùngnằmsấptrongtưthếmộtngườisắphítđất.Dermottchỉđạochoanhtakhóachặthaitayrồiđểsauđầu,“nếulàmvậykhôngquáđánglắm.”Trongmộtphúthoảngsợ,Gurneychợtnghĩđâycóthểlàtưthếchomộtcuộchànhquyếttạichỗ.Nhưngtráilại,saukhithỏathuênhìnxuốngviêntrungúyđangnằmúp,Dermottcẩnthậnđặtchaiuýtkiđangcầmlênrươngđựngcủahồimônnằmcạnhconchimnhồibông lớn–hoặc là,Gurneygiờđãnhậnra,conngỗngnhồibônglớn.Rùngmìnhghêtởm,anhchợtnhớlạimộtchitiếttừbảnbáocáogiámđịnh.Lôngngỗng.RồiDermottngồixuốngngang tầmmắtcáchânphảicủaNardo, rútmộtkhẩusúng lụcnhỏtựđộngrakhỏibaosúngđeoởđó, rồinhétnóvàotrongtúimình.Một lầnnữa,cáicườikhẩykhôngchúthàihướccủayhếttrònlạikhuyết.

“Biết nơi cất giấu súng ống,” y giải thích bằngmột sự hào hứng làmngườitaphảisởngáy,“làmấuchốtđểtránhbikịch.Nhiềusúngquáđấy.Nhiềusúngtraonhầmtayquáđấy.Dĩnhiên,ngườitathườngtranhluậnlàsúng không giết người mà chỉ có người giết người. Bọn mày phải thừanhận làcâuấy ítnhiềucũngđúngđấy.Quảthậtchỉcóngườigiếtngườithôi.Cóaibiếtđiềuđórõhơnmấyngườitrongngànhbọnmàychứ?”

Trongcáidanhsáchngắnchứanhữngthứmìnhbiết làđúng,Gurney

Page 422: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

thêmvàomộtmục:nhữngbàidiễnvănnàyđượctruyềntảimộtcáchtinhquáiđếnkhángiảbịgiamcầmcủaDermott–điệubộnhãnhặn,tháiđộmềmmỏngđầytínhđedọa,chínhnhữngyếutốđặcthùcótrongnhữngbứcthưyđãgửichonạnnhân–đểphụcvụmộtmụcđíchtốithượng:tiếpthêmnănglượngchoảotưởngtoànnăngcủay.

NhưchứngminhGurneyđãđúng,Dermottquaysanganhvàthìthầmnhưmộtnhânviênnịnhnọthướngdẫnghếngồi,“Cảmphiềnmàyngồisátváchtườngđằngkiađượckhông?”Ychỉmộtchiếcghếlưngthangphíabêntráigiườngcạnhchiếcđènbàncó3tấmséclồngkhungtreoởtrên.Gurneyđitóichỗghếđórồingồixuốngkhôngchútdodự.

DermottquayxuốngnhìnlạiNardo,cáinhìnlạnhnhưbăngcủaytrôngngượcngạosovớicáigiọngkhíchlệ.“Màysẽđượcchạynhảynhanhthôi.Chúngtacầnbốtríthêmmộtngườithamgianữalàxong.Rấtcảmơnsựkiênnhẫncủahaingười.”

Trên phầnmặt củaNardomà Gurney thấy được, cơ hàm của anh tađangcứnglạivàmàuđỏửngchuyểntừcôlênmá.

Dermottđinhanhdọccănphòngđếngócxarồicúixuốngcạnhchiếcghếlưngcao,thầmthìđiềugìđóvàotaingườiđànbàđangngồi.

“Taphảiđiđái,”bàtavừanóivừangẩngđầulên.

“Bọnbaybiếtđó,bàấythậtrađâucómuốnđiđái,”DermottvừanóivừaquaylạinhìnGurneyvàNardo.“Chẳngqualàmộtbấttiệndoốngthôngtiểutạorathôi.Bàấycóốngthôngtiểuđãnhiềunămnayrồi.Mộtmặtthìkhôngthoảimáigì,nhưngmặtkháccũngtiệnlọivôcùng.ĐứcChúabancho, rồiĐứcChúa lấyđi.Mặtsấpvàmặtngửa.Khôngthểcócáinàymàthiếucáikia.Chẳngphảicóbàihátnhưvậysao?”Yngừngnóinhưđangcógắngnhớracáigìđó,ngânngamộtđiệunhạcquenthuộcbằnggiọngdudươnghớnhở,rồi,tayphảivẫncầmsúng,đỏbàgiàđứngdậykhỏighếbằngtaytrái.“Nào,mẹyêu,giờngủđếnrồi.”

Vừadẫnbà ta đi từng bướcngắn, đứt quãng, dọc cănphòngđến chỗgiườngvàđỡbàtangồidựavàochồnggốithẳngđứng,yluônmiệnglặpđilặplạibằnggiọngcủamộtcậubé,“Giờngủđếnrồi,giờngủđếnrồi,giờngủđếnrồi,giờngủđếnrồi.”

Page 423: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Chĩa súng vàomột điểmxấp xỉ giữaNardo trên sàn vàGurney trongghế, y chậm rãi nhìn quanh phòng, nhưng không nhìn vào thứ gì riêngbiệt.Rấtkhốbiếtyđangnhìnnhữnggìthậtsựtồntạihayđangphủlêncảnhtượngtrướcmắtmìnhmộtcảnhvậtkháctừmộtthờigianvàkhônggiankhác.Rồiynhìnngườiđànbàtrêngiườngcũngbằngcáchđóvànóibằng sựquảquyết củaPeterPan thần tiên, “Mọi chuyệnsẽhoànmỹcả.Mọichuyệnsẽtheocáicáchvốndĩcủanó.”Ybắtđầungânngathảmtrongmiệngmộtvàinốtnhạcrờirạc.YtiếptụcngânngathìGurneynhậnrađólàđiệunhạcbàiđồngdao, ‘HereWeGoRoundtheMulberryBush’.Cólẽdophảnứngkhóchịuvốncócủaanhtrướcsựphảnlogiccủanhữngbàiđồngdao;cólẽdohìnhtượngtrongbàiđồngdaonàylàmngườitachóngmặt;cólẽdonhạcđiệuấyhoàntoànkhôngphùhợpvớithờikhắchiệntại;lýdolàgìcũngđược,nghecáigiaiđiệuđótrongcănphòng,anhmuốnnônmửa.

RồiDermott thêm lời vào, nhưng khôngphải lồi đúng. Yhátnhư trẻcon, “Chúng ta lêngiường lạinào, lêngiường lạinào, lêngiường lạinào.Chúngtalêngiườnglạinào,trờicònsớmmà.”

“Taphảiđiđái,”ngườiđànbànói.

Dermott tiếp tụchát ca khúc kỳ quái của y như thểnó là bài hát ru.Gurneytựhỏitênnàythựcsựbịphântâmđếnmứcnào–cóđủđểanhnhảyquagiườngkhốngchếykhông?Anhnghĩlàkhôngđủ.Mộtthờikhắchớhênhhơnsẽđếnchăng?NếucâuchuyệnkhíclocủaDermottlàmộtkếhoạchhànhđộngchứkhôngchỉlàchuyệnviễnvônggâyhoangmang,thìhọcồnlạibaonhiêuthờigiannữa?Anhđoánkhôngcònnhiều.

Nhà trên imắngvô cùng.Khôngmộtbiểuhiệnnào cho thấy có viêncảnhsátWycherlynàopháthiệnratrungúycủahọđãmấttíchhaynếucópháthiện ra thì cũngchưachắcnhận thấyđược tầmquan trọngcủa sựmấttíchnày.Khôngcógiọngnóinàocấtlên,khôngcóbànchânnàosộtsoạt,khôngcóchútdấuvếtnàochothấycóhoạtđộngbênngoài–điềuđócónghĩaviệccứuđượcmạngcủaNardovàcủaanhhaykhôngcó lẽ tùythuộcviệcanhnghĩrađượcgìtrongnămmườiphúttóiđểngănchặntênbệnhhoạnlúcnàyđanglàmphồnggốitrêngiường.

Page 424: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Dermottngừnghát.Rồi ybước sangmộtbên,đidọcmépgiườngđếnmộtvịtríchophépynhắmsúngvàoNardohayGurneyđềudễdàngnhưnhau.Ybắtđầuđưasúngqualạinhưđangchĩacâydùicui,mộtcáchnhịpnhàng,nhắmhếtngườinàysangngườikiavàngược lại.Có lẽ từchuyểnđộngmôicủatênnàymàGurneybiếtyđangvơvẫykhẩusúngtheonhịpcâuháteenymeenymineymo,tómlấyngónchânchúhổ.Cáikhảnăngsựêathìthầmnàykéodàiđượcvàigiâythìmộtviênđạnxenngangvàghimvàođầumột trong hai người dường như có thật đến rọn ngọp – đủ thật đểkhiếnGurneychộpngaythờicơnàymàtungramộtđòntấncôngcầumaybằnglờinói.

Bằnggiọngnhẹnhàngnhất,thânmậtnhấtcủamình,anhhỏi,“Bàấycóbaogiờmangdéphồngngọckhôngthế?”

MôiDermottngừngchuyểnđộng,vàmặtcủaytrởlạivẻtrốngrỗngsâuthẳm,hiểmđộc. Khẩu súng của y đãmấtnhịp.Nòng súnghướng chầmchậmvàoGurneynhưvòngquayrulétngừngvàomộtconsốthua.

Đâykhôngphảilầnđầuanhđứngtrướchọngsúng,nhưngchưabaogiờtrongsuốt47nămcuộcđờicủamìnhanhlạicảmthấygầnkềvớicáichếtđếnthế.Cơthểanhcómộtcảmgiáckiệtquệ,nhưthểmáuđangrútvàomộtnơinàođóantoànhơn.

Rồi, quái lạ thay, anhđịnh tâm trở lại.Tìnhhuốngnày làmanhnghĩđến những câu chuyệnmình đã đọc nói về những người rớt xuống đạidươnglạnhgiá,nóivềảogiácanbìnhmàhọcảmnhậnđượctrướckhibấttỉnh.Anhphóng tầmmắtqua chiếc giườngnhìnDermott, nhìn vào cặpmắtkhôngcânxứngnhauvềmặtcảmxúccủay–mộtmắtnhưxácchếttừmộtchiếntrậncáchđâyđãlâu,mắtkiasinhđộngđầyhậnthù.Trongconmắt thứ hai, có mục đích hơn ấy, anh cảm nhận được một phép tínhnhanhđangđượcthựchiện.Có lẽviệcGurneyđềcậpđếnđôidépbị lấycắptừkhutrọTheLaurelsđãphụcvụđúngmụcđích–đặtranhữngcâuhỏiđòihỏiphảiđượcphângiải.CólẽDermottđangtựhỏianhbiếtđượcbaonhiêuvàđiềuđósẽảnhhưởngđếncáchykếtthúcthếtàncuộcnhưthếnào.

Nếuvậy,Dermottsẽphângiảinhữngvấnđềnàytheoýmìnhbằngmột

Page 425: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

tiến độ khiến người ta phải từ bỏ hy vọng. Y cười toe toét, lần thứ haithoángđểlộhàmrăngnhỏmàungọc.

“Mày có hiểu được thông điệp của tao không?” y hỏi một cách tinhnghịch.

CáikhôngkhíyênbìnhvâyquanhGurneyđangtanbiến.Anhbiếtrằngtrảlờicâuhỏikhôngkhéosẽtạoravấnđềlớn.Khôngtrảlờicũngsẽnhưvậy.AnhhyvọngDermottchỉđangđềcậpđếnhaithứgọilà‘thôngđiệp’tìmthấyởkhutrọTheLaurels.

“AnhmuốnnóiđếncáichữnhonhỏcủaanhtríchtừphimTheShiningư?”

“Đólàmột,”Dermottnói.

“Tấtnhiênlàviệcđăngkýphòngbằngtên ‘ôngbàScylla’ rồi.”Gurneynghecóvẻchánchường.

“Đó là hai. Còn thông điệp thứ bamới là hay nhất,mày có thấy vậykhông?”

“Tôinghĩthôngđiệpthứbarấtngungốc,”Gurneyvừanóivừatránhnémộtcáchvôvọng, tìmnhanhtrongkýứchìnhảnhcănnhàtrọ lậpdịvàngườichủđồngsởhữucủanó,BruceWellstone.

LờinhậnxétcủaanhlàmphátsinhmộttialửagiậndữtrongDermott,theosaulàmộttháiđộsànhsỏi.“Taotựhỏicóthựclàmàybiếttaođangnóichuyệngìhaykhông,thanhtra?”

Gurney kìm nén cái thôi thúc muốn phản đối trong người. Anh đãkhámphárarằngthườngthìimlặnglàcáchhùdọatốtnhất.Vàkhikhôngnóichuyện,tasẽdễsuynghĩhơn.

Chuyện kỳ lạ duy nhấtmà anh nhớWellstone nói hình như có liênquanđếnchimchóchayngắmchimgìđó,đại loạimấy thứđóvào thờiđiểmnàytrongnămlàkhônghợplý.Lũchimđólàloạichimkhỉgiógìnhỉ?Vàcáigìliênquanđếnconsốấy?Cáigìđóliênquanđếnsốchim…

Dermottcànglúccàngbứtrứtkhôngyên.Đãđếnlúccầumaymộtlầnnữa.

“Lũchimchứgì,”Gurneynóimộtcáchranhma.Ítraanhhyvọngmình

Page 426: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

nóicóvẻranhmachứkhôngvônghĩa.CáigìđótrongmắtDermottmáchbảoanhrằngcúcầumayđócólẽcóliênquan.Nhưngliênquannhưthếnào?Rồisaonữa?Lũchimthìcógìquantrọng?Thôngđiệpđólàgì?Khôngphảithờiđiểmtrongnămđểlàmgì?Chimmỏtoứchồng!Chínhlàchúng!Nhưngvậythìsao?Chimmỏtoứchồngthìliênquanđếnthứgì?

Anhquyếtđịnhthúcđẩylờihùdọavàxemthửnódẫnđếnđâu.“Chimmỏtoứchồng,”anhnóikèmmộtcáinháymắtbíhiểm.

Dermottrasứccheđậyánhmắtngạcnhiênbêndướimộtnụcườikẻcả.Gurney ước với Chúa cho anh hiểu ra chuyện này, cho anh biết đượcnhữnggìmìnhđanggiảvờbiết.CáiconsốchếttiệtmàWellstoneđềcậpđếnlàgìnhỉ?Anhkhôngbiếtphảinóigìtiếptheo,khôngbiếtphải lảngtránhmộtcâuhỏitrựctiếpnhưthếnàonếunóđến.Nhưngkhôngcócâuhỏi.

“Taokhôngnhìnlầmmày,”Dermottnóimộtcáchtựmãn.“Từcuộcnóichuyệnđầutiêngiữataovàmàythìtaođãbiếtmàythôngminhhơnhầuhếtcácthànhviênkháctrongbộlạckhỉđầuchócủamàyrồi.”

Yngừngmộtchập,gậtgùvớichínhmìnhmộtcáchhưngphấnthấyrõ.

“Tốt lắm,” ynói. “Một condãnhân thôngminh.Vậymàybiết thưởngthứcnhữnggìmàysắpsửathấyrồi.Thậtrathì,taonghĩtaosẽlàmtheolờikhuyêncủamày.Dùgìthìđêmnaycũnglàmộtđêmrấtđặcbiệtmà–mộtđêmhoànhảochođôidépthần.”Vừanói,yvừalùilạivềphíamộtchiếctủđựng quần áo nằm sát vách tường bên kia phòng. Mắt vẫn không rờiGurney,ymởngăntủtrêncùngvàlôira,thậntrọngthấyrõ,mộtđôigiày.KiểugiàynàylàmGurneynhớlạiđôigiàylễphụckhôngdây,kíchcỡgóttrungbìnhmàmẹanhtừngmangđilễnhàthờ–cókhácchănglàđôinàyđượclàmbằngthủytinhmàuhồngngọc,loạithủytinhlấplánhnhưmàumáutrongmờdướiánhsángdịu.

Dermotthíchkhuỷutayđóngngăntủlạirồitrởlạigiườngcùngđôigiàytrongmộttay,khẩusúngtrongtaykiavẫnchĩavàoGurney.

“Cảmơnmàyđãgópýnhé, thanh tra.Màymàkhôngđềcậpđếnđôidépthìtaođãquênbéngmấtrồi.Phầnlớnnhữngngườitrongtìnhcảnhnhưmàyđâucóđượcviệcđếnthế.”Tháiđộgiễucợtramặttrongcâunói

Page 427: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

đó, theo Gurney, là muốn truyền tải cái thông điệp rằng Dermott đanghoàntoànlàmchủtìnhthếnênainóigìhaylàmgìycũngcóthểdễdàngkhaitháctheohướngcólợichomình.Ycúingườixuốnggiườngtháođôidépphòngngủbằngnhungkẻđãsờnmàbàgiàđangmangra,rồixỏvàođôidépđỏlấplánh.Chânbàtanhỏvàđôigiàyđivàodễdàng.

“VịtDickiesắpđingủchưa?”bàgiàhỏi,nhưmộtcôbéđanglặplạiđoạncôtíchyêuthíchnhất.

“Nósẽgiếtconrắnvàcắtđầuconrắnra.RồivịtDickiesẽđingủ,”yđáplạibằngmộtgiọngêa.

“Dickiebébỏngcủataởđâunãygiờthế?”

“Giếtcongàtrốngđểcứucongàmái.”

“TạisaoDickielạilàmvậychứ?”

“Vìmàumáuđỏkhôngphai/nhưaitôđiểmmộtbônghoahồng./Đểaicũngphảinằmlòng/gieogìgặtnấy,đừnghòngcậyai.”

Dermottnhìnbàgiàmột cách trôngđợi,như thểcuộc traođổimangtínhnghithứcnàyvẫnchưaxong.Ycúingườivềphíabàta,nhắcvởchobàtabằngmộtgiọngthìthầmrõto,“TốinayDickiesẽlàmgì?.”

“TốinayDickiesẽlàmgì?”bàtahỏicũngbằngcáigiọngthầmthìấy.

“Nósẽgọilũquạtớichođếnkhibọnchúngchếtsạch./RồivịtDickiesẽđingủ.”

BàtamơmàngđưađầungóntaylênbộtócgiảkiểuGoldilocks[25],nhưthểđangtưởngtượngmìnhđangsắpxếptóctheomộtphongcáchthanhthoátnàođó.NụcườitrênmặtbàtalàmGurneynhớtớiconnghiệnđanglêncơn.

Dermottcũngđangquansátbàta.Ánhmắtghêtởmcủaykhônggiốngánhmắtmộtngườicon,đầulưỡiđưarathụtvàogiữahaimôinhưmộtconkýsinhtrùnglươnlẹo.Rồiychớpmắtnhìnquanhphòng.

“Taonghĩmìnhbắtđầuđượcrồi,”ynóirạngrỡ.Yleolêngiườngvàbòngangquachânbàgiàđếnbênkiagiường, tiện tay lấy conngỗng từ cáirươngđựngcủahồimôn.Yyênvịsátđốnggốibêncạnhbàtarồiđặtconngỗnglênđùi.“Sắpxongrồi.”Niềmhânhoantronglờicamđoannàyrất

Page 428: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

hợp với một người đang đặt một ngọn nến lên ổ bánh sinh nhật. Tuynhiên,nhữnggìyđanglàmlạilànhétkhẩusúngvàomộtcáilỗkhoétsâutrênlưngconngỗng,ngóntayvẫnyênvịtrêncòsúng.

Trờiạ,Gurneynghĩ.HắnbắnMarkMellerybằngcáchnàysao?Phần lôngnhồisótlạitrongvếtthươngởcổvàtrongvũngmáudướiđấtlànhưvậysao?LẽnàotronggiâyphúttửthầnMellerylạinhìnchằmchằmvàomộtconngỗngchếtgiẫmư?Bứctranhgớmghiếcđếnnỗianhphảinuốtcái thôi thúckhôngthểcưỡnglạivàođểkhỏibậtcười.Hayđólàmộtcơncothắtcủasựhoảngsợ?Cảmxúcđólàgìthìnócũngđếnbấtngờvàmạnhmẽ.Bảnthânanhđãđốimặtvớinhiềukẻđiên–nhữngkẻbạodâm,nhữngkẻgiếtngườivìđủloạiđộngcơtìnhdục,nhữngkẻbệnhhoạngâyánbằnggậydùiđục,kểcảnhữngkẻ ăn thịtngười –nhưng chưabao giờ anhbuộcphải tìm ra giảiphápchomộtcơnácmộngphứctạpđếnthếtrongkhiđangcáchmộtviênđạnngayócchỉmộtcáibópcò.

“TrungúyNardo, xin đứng dậy.Đến giờmày vào rồi.” GiọngDermottnghekịch,gởvàđầymỉamai.

BằngmộtgiọngthìthầmnhỏđếnnỗithoạtđầuGurneykhôngrõmìnhđang nghe hay đang tưởng tượng, bà già bắt đầu làu bàu, “Vịt Dickie-Dickie-Dickie. Vịt Dickie-Dickie-Dickie. Vịt Dickie-Dickie-Dickie.” Nghegiốngtiếngđồnghồđangtíchtắchơnlàgiọngconngười.

GurneynhìnNardomởhaitayra,duỗirồinắmchặtcácngóntaylạivớinhau.Anhtađứngdậytừvịtríđangngồitrênsàndướichângiườngbằngsứcbậtcủamộtngườiđànôngđangtrongtrạngtháithểchấttốtnhất.CáiliếclạnhbăngcủaanhtachuyểnqualạigiữacặpđôilạlẫmtrêngiườngvàGurney.Anhtacóngạcnhiêntrướccảnhtượngtrướcmắthaykhôngthìbộmặtchailìvẫnkhôngbiểulộ.Rõmộtđiềuduynhấtlà,từcáchanhtanhìnconngỗngvàcánhtaycủaDermottđằngsaunó,anhtađãthấyđượcsúngđangnằmởđâu.

Đáplại,Dermottbắtđầuvuốtlưngconngỗngbằngbàntaycòntrống.“Câuhỏicuốicùng,trungúy,liênquanđếnýđịnhcủamàytrướckhitabắtđầu.Màycóđịnhlàmtheonhữnggìtaonóikhông?”

“Nhấtđịnhrồi.”

Page 429: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Taoxemcâutrảlờiđócógiátrịbềngoàithôi.Taosẽchomàymộtloạtcácchỉthị.Màyphảilàmtheoynhưvậy.Rõchưa?”

“Rõ.”

“Nếutaolàngườiítcólòngtinhơnthìđãnghingờtháiđộnghiêmtúccủamàyđấy.Nhưngtaohyvọngmàynhậnthứcđượctìnhhình.Đểtaođặthếtchỗbài của tao lênbànđể tránhphát sinh thêmhiểu lầmnàokhácnhé.Taođãquyếtđịnhgiếtmày.Chuyệnđókhôngcònphảibàncãigìnữarồi.Câuhỏiduynhấtcònlạilàkhinàotaosẽgiếtmày.Vềmặtnàythìtùyvàomàyvậy.Taonóinãygiờmàycóhiểukhông?”

“Màygiếttao.Còntaoquyếtđịnhkhinàobịgiết.”NardonóibằnggiọngkhinhbỉchánchườngdườngnhưlàmDermottrấtkhoáichí.

“Đúngrồi,trungúy.Bịgiếtkhinàolàdomàyquyếtđịnh.

Nhưngdĩnhiênchỉđếnchừngmựcnàođóthôivì,saucùngthìchuyệngìcũngsẽcókếtcụcthíchhợp.Chưađếnlúcđóthìmàyvẫncóthểsốngnhănmànóinhữnggìtaokêumàynóivàlàmnhữnggìtaokêumàylàm.Vẫntheokịpchứ?”

“Ừ.”

“Xin nhớ cho, bất cứ lúc nàomày cũng có quyền lựa chọn được chếtngaytạichỗnếumàygiởthủđoạnkhôngnghetheochỉthịcủatao.Phụctùngsẽthêmnhiềukhoảnhkhắcquýbáuvàomạngsốngcủamày.Chốngcựsẽrútngắnnólại.Dễhiểuquárồiphảikhông?”

Nardonhìnykhôngchớpmắt.

Liệuchừngcáixungđộngcảmxúcgiữahaingườisẽbùngnổtrongvàigiâynữa,Gurneytrượthaibànchânlùivềsauchânghếmộtvàiphânđểđặtmìnhvàotưthếtốtnhấtđểcóthểđẩyngườivềphíagiườngbấtcứlúcnào.

Dermottthôivuốtveconngỗng.“Làmơnđểchânlạichỗcũ,”ynóimàmắt vẫnkhông rờiNardo.Gurney làm theomànểphục tầmnhìnngoạibiêncủaDermott. “Nếumàynhúcnhíchlầnnữa, taosẽgiếthaiđứabaymàkhôngnóinănggìnữa.Nào, trungúy,”Dermottđiềmnhiênnóitiếp,“nghe cho kỹnhiệmvụ củamàyđây.Mày sẽđóngmột vở kịch. Tên của

Page 430: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

màylàJim.VởkịchnàynóivềJimcùngvợvàcontrailão.Vởkịchnàyngắnvàđơngiảnlắm,nhưngnócómộtkếtcụcvớisứcảnhhưởngrấtmạnhmẽđấy.”

“Taphảiđiđái,”ngườiđànbànóibằnggiọngnhừanhựa,đầungóntaylạilướtbângquơtrênnhữnglọntócvàngxoăntít.

“ổnthôimẹạ,”ytrảlờimàkhôngnhìnbàta.“Mọichuyệnsẽổncả.Mọichuyệnsẽdiễnratheocáchvốndĩcủanó.”Dermottchỉnhvịtríconngỗngtrênđùigãmộtchútđể,

Gurneynghĩ,tinhchỉnhchỗngắmcủakhẩusúngbêntrongvàoNardo.“Tấtcảsẵnsàngchưa?”

NếucáinhìnvữngvàngcủaNardolànọcđộc,thìDermottđãchếtđếnbalần.Nhưngđằngnàychỉthấymộtvẻchậpchờnquanhmiệnganhta,cóthểlàmộtnụcười,mộtcáigiậtnảy,hoặclàmộtchúthàohứng.

“Taoxemsựimlặngcủamàylầnnàynghĩalàđồngý.Nhưngchỗbạnbètaocảnhcáotrước.Từgiờtrởđinếucònphảnứngmơhồnữathìvởkịchlẫnmạngmàysẽkếtthúcngay.Màyhiểutaokhông?”

“Hiểu.”

“Tốt.Mởmàn.Bắtđầuvởkịch.Thời gian trongnăm là cuối thu.Thờigiantrongngàylàlúcxếchiều,trờiđãtối.Thờitiếtkhálạnh,ngoàitrờicótuyếtdướiđất,cóbăngnữa.Thậtsựthìcáiđêmđórấtgiốngvớiđêmnay.Hômnayđượcnghỉnêncảngàymàyởtrongquánrượugầnnhàbùkhúvớiđámbợmnhậubạnmày.Hễđượcnghỉlàmàylạinhưvậy.Vởkịchbắtđầukhimày vềnhà.Màyđi lảođảo vàophòngngủ của vợ.Mặtmàyđỏbừnggiậndữ.Mắtmàylờđờnhìnrấtngu.Màyđangcầmmộtchaiuýtkitrong tay.”DermottchỉchaiBốnHoaHồng trênchiếc rương. “Màydùngcáichaiđằngkiakìa.Cầmlênngayđi.”

Nardobướcvềphía trướccầmchai lên.Dermottgậtđầuưngý. “Theobảnnăng,màyxemcáichailàmộtvũkhítiềmtàng.Diễntốtlắm,rấtnhậpvai.Màyrấtcónăngkhiếuđồngcảmvớisuynghĩcủanhânvậtđấy.Bâygiờ,cầmchaitrongtay,màyđứngdậy,quơquaquơlại,dướichângiườngcủavợ.Màynổikhùng,sừngsộnhìnvợvàđứacontraibébỏngcủabàấycùngconngỗngnhồibôngcủanótrêngiường.Màynherăngranhưmột

Page 431: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

con chó dại đần độn.”Dermott ngừng lại quan sátmặtNardo. “Cho taoxemmàynherăngnào.”

MôiNardomímlạirồihéra.Gurneycóthểthấycơnthịnhnộtrongvẻmặtđóhoàntoànkhônggiảtạochútnào.

“Đúngrồi!”Dermotthớnhở.“Tuyệtlắm!Màythựcsựcókhiếuđấy.Bâygiờmàyđứngđó,mắtđỏngầu,mồmđầynướcdãi, rồimàyquát vợmàytrêngiường,‘Nólàmcáiđéogìtrongnày?’Màychỉvàomặttao.Mẹtaonói,‘BìnhtĩnhnàoJim,conchoemvàvịtDickiexemcuốntruyệntranhcủanóthôimà’.Màynói,‘Taocóthấycuốnsáchchóchếtnàođâu’.Mẹtaonóivớimày,‘Nhìnđi,nằmngaytrênbàncạnhgiườngkìa’.Nhưngmàycómộtcáiđầurấtbẩnthỉu,vànóhiệnrõtrênbảnmặtbẩnthỉucủamày.Mấyýnghĩbẩnthỉucủamàyrỉquabộdahôihámcủamàynhưmồhôinhớpnhúa.Mẹtaonóivớimàylàmàysayrồi,vàophòngkiangủđinào.Nhưngmàylạicởiđồra.Taohétlênđuổimàyrangoài.Nhưngmàylạicởihếtquầnáorađứngđótồngngồng,lườmmẹcontao.‘Anhlàmtôibuồnnôn’.Mẹtaohétvàomặtmày, quát lên bảomày đừng có tởm lợm như vậy nữa, ra khỏiphòngđi.Màynói,‘Màynóithằngchónàotởmlợmhả,conđĩchókia?’Rồimàyđậpbểchaiuýtkivàochângiường,rồimàynhảylêngiườngnhưmộtcondãnhântrầntruồngtaycầmcáichaibể.Cáimùiuýtkihôihámmuốnbuồnnônnồngnặckhắpphòng.Mìnhmẩymàyhôihám.Màygọimẹtaolàđĩ.Mày…”

“Bàấytêngì?”Nardoxenvào.

Dermottchớpmắthailần.“Khôngquantrọng.”

“Quantrọngchứ.”

“Taonóikhôngquantrọng.”

“Saolạikhông?”

Dermottcóvẻsửngsốttrướccâuhỏinày,tuykhôngnhiều.“Tênbàấylàgìkhôngquantrọngbởivìmàychưabaogiờsửdụngtêncủabàấycả.Màygọibàấybằngthứnàythứnọ,nhữngthứxấuxa,chứchưabaogiờdùngtênbà ấy.Mày chẳngbao giờ xem trọngbà ấy.Chắcđã lâu lắm rồimàychưanóitênbàấynêntênbàấylàgìmàycũngkhôngcònnhớnữa.”

“Nhưngmàybiếttêncủabàấymà,đúngkhông?”

Page 432: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Tấtnhiênlàbiết.Bàấylàmẹtaomà.Tấtnhiêntaobiếttênmẹtao.”

“Vậylàtêngì?”

“Khôngquantrọngvớimày.Màykhôngcầnbiết.”

“Nhưngtaovẫnmuốnbiết.”

“Taokhôngmuốntênbàấycótrongcáiđầubẩnthỉucủamày.”

“Nếumuốntaogiảlàmchồngbàấythìtaophảibiếttênbàấy.”

“Màychỉcầnbiếtnhữnggìtaomuốnmàybiếtthôi.”

“Taokhônglàmđượcnếuchưabiếttênngườiphụnữđó.Taokhôngcầnbiếtmàynóigì–vợcủataomàtaocònkhôngbiếttênthìcònýnghĩakhỉgiógìnữa.”

GurneykhôngrõNardođangđịnhbàytrògì.

PhảichănganhtacuốicùngđãnhậnramìnhđangđượcchỉđạodựnglạivụsayrượuhànhhungcủaJimmySpinksđốivớiFelicitySpinksđãxảyra 24 năm trước trong ngôi nhà này? Phải chăng anh ta đã nhận ra tênGregoryDermottnày,ngườiđãmuacănnhànàymộtnămtrước,rấtcóthểlàđứaconcủaJimmyvàFelicity–đứabétámtuổimanghọSpinksmàSởAnsinhXãhộiđãcưumangsauhậuquảđểlạitừthảmhọagiađìnhấy?Phảichănganhtađãhiểurabàgiàtrêngiườngcóvếtsẹotrêncổgầnnhưchắc chắn là Felicity Spinks – người đã được đứa con trai trưởng thànhnhậnlạitừmộtcơsởđiềudưỡnglâudàinàođómàbàtabuộcphảivàosauchấnthươngdobịhànhhung?

Phải chăngNardo đanghy vọng có thể thay đổi được cách vậnhànhchếtngườicủavở ‘tiểuphẩm’đangdiễnrabằngcáchlàmhélộnộidungcủanó?Anhtađangtìmcáchtạoramộtsựphântâmvềmặttâmlýchăng,vớihyvọng tìmrađược lối thoátnàođó?Hayanh tachỉđangmòmẫmtrongmànđêm–tìmcáchkéodài thờigiancàng lâucàngtốt,bằngmọicáchcóthể,bấtluậnDermottđangnghĩgì?

Dĩnhiên,cònmộtkhảnăngkhác.ViệcNardođanglàmgì,vàDermottđangphảnứnglạinhưthếnào,cũngcóthểchẳngcóýnghĩavềmặtlýtrí.Đâycóthểlàkiểutranhchấpngoàilềvụnvặtđếnnựccườikhiếnmấyđứacontraiphảiđánhnhaubằngxẻngnhựatrongkhuvựcchơicátvàkhiến

Page 433: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

mấygãđànônggiậndữphảiẩuđãnhauđếnchết trongquán rượu.Vớitâmtrạngđangbấtan,Gurneynghingờsuyđoáncuốicùngnàycũngcókhảnăngnhưbấtkỳsuyđoánnào.

“Mày nghĩ nó có ý nghĩa gì hay không thì cũng không quan trọng,”Dermott vừa nói vừa chỉnh góc nhìn của con ngỗng thêm một đoạnkhoảng6mi limét,mắtngắmcốđịnhvàocổhọngNardo. “Màynghĩ gìcũngkhôngquantrọng.Đếnlúcmàycởiquầnáorarồi.”

“Chotaobiếttênbàấyđã.”

“Đến lúc mày cởi quần áo ra rồi, xong đập vỡ cái chai rồi nhảy lêngiườngnhưmộtcondãnhântrầntruồng.Nhưmộtconquáivậtđầnđộn,nhỏdãi,gớmghiếc.”

“Bàấytêngì?”

“Đếnlúcrồi.”

GurneythấymộtcửđộngnhẹởphầncơtrêncẳngtayDermott–điềuđócónghĩangóntaycủayđangghìchặthơnvàocòsúng.

“Cứchotaobiếttênbàấyđinào.”

TấtcảsựnghingờcủaGurneytrướcđógiờđâyđãbiếnmất.Nardođãvạch rõgiớihạn,và toànbộkhípháchđànôngcủamình– thật ra làcảsinhmạng–đượcđầutưhếtvàoviệcbuộcđốithủphảitrảlờicâuhỏicủaanhta.Dermott,tươngtựnhưvậy,cũngđầutư100phầntrămvàoviệcduytrìquyềnkiểmsoát.GurneytựhỏiliệuNardocóhiểuđượctầmquantrọngcủavấnđềgiànhquyềnkiểmsoátđốivớigãđànôngmàanhtamuốnđốimặthiênnganglúcnàyhaykhông?TheoRebeccaHoldenfield–thậtralà,theonhữngaibiếtchútítvềnhữngtaygiếtngườihàngloạt–quyềnkiểmsoátlàmộtmụctiêuđángđánhđổibằngbấtkỳcáigiánào,bằngbấtkỳrủironào.Quyềnkiểmsoáttuyệtđối–cùngvớicảmgiáctoàntrívàtoànnăngnótạora–làcảmgiácphấnchấntốihậu.Hiênngangđedọamụctiêuđótrongkhikhôngcósúngtrongtaylàtựsát.

DườngnhưkhôngthấyđượcchitiếtnàynênNardomộtlầnnữalạiđặtmìnhvàovịtrícáchcáichếtchỉvàigangtấc,vàlầnnàyGurneykhôngthểcứuanhtabằngcáchquátanhtaphảiphụctùngmệnhlệnhmộtlầnnữa.Chiếnthuậtđósẽkhôngcótácdụnglầnthứhai.

Page 434: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Sátkhí lúcnàynhưđámmâybáobãođanghốihảdichuyểnvàomắtDermott.Gurneychưabaogiờcảmthấybấtlựcđếnthế.Anhkhôngnghĩrađượccáchnàođểchặnngóntayđặttrêncòsúngkia.

Đúnglúcđóanhngheđượctiếngnóiấy,trongtrẻovàmátrượinhưbạcròng.Tiếngnóiđó,khôngcònnghingờgìnữa,làgiọngnóicủaMadeleine,nóilênmộtthứnhiềunămtrướccôđãnóivớianhvàodịpanhcảmthấybếtắctrướcmộtvụántưởngchừngvôvọng.

“Chỉcómộtcáchduynhấtđểthoátrakhỏingõcụt.”

Dĩnhiên rồi, anhnghĩ.Hiểnnhiênđếnmứcnựccười.Chỉ cần đi theohướngngượclại.

Ngănchặnmộttênđangtràntrềnhucầugiànhquyềnkiểmsoáttuyệtđối–tràntrềnhucầuphảigiếtchócđểđạtđượcquyềnkiểmsoátđó–đòihỏitaphảilàmngượclạihoàntoànnhữnggìbảnnăngmáchbảo.Vàvớicâu nói củaMadeleine trong vắt như nước suối trong đầu, anh đã thấyđượccầnphảilàmgì.Cáchnàyquáigở,vôtráchnhiệmrànhrành,vàkhócóthểbiệnhộđượcvẻmặtluậtphápnếuthấtbại.Nhưnganhbiếtnósẽcótácdụng.

“Luônđi!Luônđi,Gregory!”anhxuýtxoa.“Bắnhắnđinào!”

Haingườiđànôngtrướcmắtanhcóchungmộtgiâyphútngỡngàng.Họdườngnhưđangcốgắngtiếpthunhữnggìvừanghe,nhưđangcốhiểutạisaolạicótiếngsétgiữatrờiquang.TầmngắmchếtngườicủaDermottvàoNardodaođộng,vàhướngkhẩu-súng-trong-con-ngỗngdichuyểnmộtchútvềphíaGurneyđangngồiởchỗghếsáttường.

Dermottnhếchméptheocáikiểubệnhhoạngiảvờcườicủay.“Màynóigìcơ?”Trongtháiđộlãnhđạmgiảtạoấy,Gurneycảmnhậnđượcmộtsựrunrẩykhóchịu.

“Màynghetaonóirồiđấy,Gregory,”anhnói.“Taobảomàybắnhắnđi.”

“Mày…bảo…taoư?”

Gurneythởdàigiảvờnônnóng.“Màylàmphíthờigiancủataođấy.”

“Phí…?Mày nghĩmày đang làm cái khỉ gió gì hả?” Khẩu- súng-trong-con-ngỗngdichuyểntiếpvềhướngGurney.Tháiđộlãnhđạmđãbiếnmất.

Page 435: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

MắtNardođangmởto ra.Gurneycảmthấy rấtkhóđánhgiácáicảmxúc lẫn lộn đằng sau vẻmặt ngơ ngác đó.Như thểNardomới chính làngườiyêucầuđượcbiếtchuyện,Gurneyquaysangnóivớianhtabằngtấtcảkhảnăngứngkhẩucủamình, “Gregorythíchgiếtai làmhắnnhớđếnngườibốcủahắn.”CómộtâmthanhnghẹnngàotrongcổhọngDermott,như lời nói hay tiếng khócmuốn bật ra thì bị kẹt ngay đó. Gurney vẫncươngquyếttậptrungvàoNardovànóitiếpcũngbằngcáigiọnghờhữngấy.“Cóđiều,lâulâuhắnlạicầnngườitađộngviênmộtchút.Vìlâulâulạisalầytrongquátrìnhđómà.Vàkhổnỗi,hắnthườngphạmsailầm.Hắnkhông khôn lanh như hắn tưởng đâu. Ôi trời ạ!” Anh ngừng lại nhìnDermottvàcườidòxét.Cơhàmcủay lúcnàyđã lộrõ. “Câunàynghecóđượckhông?GregorySpinksbébỏngdễthương–vốnchẳngkhônlanhnhưhắntưởng.Saohả,Gregory?Màycónghĩđâycóthểlàmộtbàithơmớikhông?”Suýtnữaanhđãnháymắtvớitêngiếtngườilươnlẹonhưnglạinhậnthấylàmvậycólẽlàđihơixa.

Dermottnhìnanhchằmchằmbằngmộtvẻcămhận,bốirối,kèmtheomột thứkhác.Gurneyđãhyvọngđó làmột loạtcáccâuhỏimàmột taythíchkiểmsoátrấtmuốntheođuổitrướckhigiếtngườiđànôngduynhấtcókhảnăngtrả lờinhữngcâuhỏiđó.LờitiếptheocủaDermott,vớingữđiệucăngthẳng,choanhhyvọng.

“Sailầmư?”

Gurneygậtđầuvẻtiếcnuối.“Taoelàkhánhiềusailầmđấy.”

“Màynóiláo,thanhtra.Taokhôngbaogiờphạmsailầmcả.”

“Khôngư?Vậythìmàygọimấythứđólàgì,nếukhôngphảilàsailầm?GọilànhữngvụbebétcủaVịtDickieBéBỏngư?”

Vừanói,anhvừatựhỏiliệucóphảimìnhđãđibướcđichếtngườiấykhông.Nếuvậy, tùyviênđạnbắnvàoanhởchỗnào,anhcó lẽsẽkhôngbaogiờbiếtđược.Dùsaothìcũngkhôngcònlốirútantoànnàonữa.Mộtluồng sóng tạo thành bởi những dao động cực nhỏ làm xáo trộn khóemiệngcủaDermott.Ngảngườingượcngạorasautrênchiếcgiườngđó,ydườngnhưđangnhìnGurneychòngchọctừmộttầmcaoởđịangục.

ThựcraGurneychỉbiếtmộtsailầmmàDermottđãphạmphải–một

Page 436: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

sai lầmliênquanđếntấmséccủaKartch,màanhcuốicùngđãnhậnracáchđóchỉmớimườilămphútkhinhìnkhunghìnhchứabảnsaotờsécđặttrênchiếcbànđỡđènngủ.Nhưnggiảdụanhnóiđãnhậnrasailầmđóvàtầmquantrọngcủanóngaytừđầurồithìsao?Làmvậysẽtạorahiệuứnggìđốivớikẻluônkhaokhátmuốntinmìnhđanghoàntoànkiểmsoáttìnhthế?

Một lần nữa châm ngôn củaMadeleine bừng lên trong tâm trí anh,nhưngvớiýnghĩangượclại.Nếuanhkhôngthềlùilại,thìhãychạyhếttốclựcvềphíatrước.AnhquaysangNardo,nhưthểtêngiếtngườihàngloạttrongphòngcóthểbịlờđinhưkhông.

“Mộttrongnhữngvụbebétngớngẩnnhấtcủahắnlàđưachotôitênnhữngngườiđãgửisécchohắn.TrongsốđócómộttênlàRichardKartch.Cóđiều,Kartchgửiséc trongphongbì trơnkhôngkèmthưghichú,nênchỉcóthểxácđịnhđượcngườinhậnquatênintrênsécthôi.Têntrênséclà R. Kartch, và chữ ký cũng như vậy. Chữ R có thể viết tắt cho Robert,Ralph,Randolph,Rupert,haymộtchụctênkhácđềuđược.NhưngGregorylại biết nó là chữ viết tắt của Richard – đồng thời lại khaimình khôngquenbiếthaycóthôngtingìcủangườigửingoàitênvàđịachỉtrênséc–chínhlàtờséctôitìmthấytrongmớthưtừnhàKartchởSotherton.Từsựkhông nhất quán đó, tôi biết ngay hắn nói dối. Còn lý do thì quá hiểnnhiênrồi.”

Nardokhôngchịuđựngnổisựthậtnày.“Anhbiếthả?Vậythìtạisaolạikhôngnóimẹvớichúngtôiđểchúngtôicòntómhắn?”

“Bởivìtôibiếtchuyệnhắnđanglàmvàlýdohắnlàmvậy,nhưngtôithìlạikhôngcóhứngthúchặnhắnlại.”

Nardotrôngnhưanhtavừabướcvàomộtvũtrụkhácmàởđóruồilạiđiđậpngười.

MộttiếnglạchcạchđộtngộtkéosựchúýcủaGurneytrởlạichỗgiường.BàgiàđangvađôigiàythủytinhmàuđỏvàonhaunhưDorothyđangrờikhỏiOztrênđườngvềnhàởKansas.Khẩu-súng-trong-con-ngỗngtrênđùiDermottgiờđâychĩatrựctiếpvàoGurney.Dermottđanggắngsức–hoặcnhưGurneyhyvọngthìyítracũngbuộcphảigắngsức–tỏrakhônghề

Page 437: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

naonúng trước câu chuyện vềKartchđãbị tiết lộ.Ynói rõ từng lời củamìnhbằngmộtsựtỉmỉrấtriêng.

“Màychơitrògìcũngđược,thanhtraạ,taolàngườikếtthúcnó.”

Gurney,vớitoànbộkinhnghiệmdiễnxuấttrongvaitrònằmvùngcóthểmangrasửdụngtronggiâyphútnày,cốgắngnóibằngsựtựtincủamột người đàn ông đang nhắm một khẩu Uzi ngầm vào ngực kẻ thù.“Trướckhimuốndọaai,”anhnóinhẹnhàng,“màyphảihiểurõtìnhhìnhđãchứ.”

“Tìnhhìnhư?Taobắn,màychết.Taobắnlầnnữa,nóchết.Lũkhỉđầuchótừcửaxôngvào,chúngchết.Tìnhhìnhlàvậy.”

Gurneynhắmmắtlạirồingảđầuvàotường,miệngbuôngtiếngthởdài.“Mày có biết… có khi nào biết…?” anh toan nói, rồi lắc đầu chán nản.“Không.Không,dĩnhiênlàkhôngrồi.Làmsaomàybiếtđượcchứ?”

“Biết gìhả, thanh tra?”Dermott sửdụngdanhhiệuđómột cáchmỉamaikhoatrương.

Gurneycườiphálên.Đólàmộtcáicườithuộckiểuloạntrí,mụcđíchđểtạoranhiềucâuhỏimớitrongđầuDermott,nhưngthậtracáicườiđólạiđượctiếpsứcbởimộtngọnthủytriềucủabaocảmxúchỗnloạnđangdângcaotronganh.

“Đoánxemtaođãgiếtbaonhiêutênnào,”anhthầmthì,mắttrừngtrộnhìnDermottbằngmộtcảmxúcngâydạimãnh liệt– thầmnguyện tênnàykhôngnhậnrađượcmụcđíchđằngsauviệcanhứngkhẩudôngdàitrongvôvọngnhưvậy,thầmnguyệntoáncảnhsátWycherlysẽsớmpháthiệnraNardođãmấttích.Vìlýdokhỉgiógìmàhọvẫnchưapháthiệnracơchứ?Hayhọđãpháthiệnrồi?Đôigiàythủytinhtiếptụcvavàonhauláchcách.

“Bọncớmngusilúcnàomàchảgiếtngười,”Dermottnói.“Taochảquantâmgìsất.”

“Tao không nói đến người bình thường. Ý tao là những người nhưJimmySpinkskia.Đoánxemtaođãgiếtbaonhiêutênnhưlão?”

Dermottchớpmắt.“Màyđangnóicáiquáigìthếhả?”

Page 438: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Taođangnóiđếnchuyệngiếtmấytênbợmnhậu.Loạibỏrakhỏithếgiớinhữngconthúnghiệnrượu,tiệttrừcặnbãcủathếgian.”

MộtlầnnữaquanhmiệngDermottxuấthiệnmộtrungđộnghầunhưkhôngthấyđược.Anhđãcóđượcsựchúýcủay,khôngcònnghingờgìvềđiềuđó.Giờthìsao?Thôithìcũngđãcưỡilênlưnghổrồi.Khôngcònkhảnăngnàokháctrướcmắt.Anhbuộcphảiứngkhẩu.

“Đêmkhuyanọ tại tổng trạmxebuýtởCảngvụ[26],hồimớivàonghềcảnhsát,taođượclệnhgiảitánmộtvàingườivôgiacưđứngởlốisau.Mộtngườikhôngchịuđi.Cáchxa3méttaođãngửiđượcmùiuýtkirồi.Taonóivớilãomộtlầnnữalàrakhỏitòanhà,nhưngthayvìđirakhỏicửa,lãolạitiếnvềphíatao.Lãorúttrongtúiramộtcondaolàmbếp–mộtcondaonhỏ, lưỡirăngcưanhưloạidùngđểxắtcamđấy.Lãovungdaodọadẫm,tao ra lệnh bỏ dao xuống nhưng lão lờ đi. Có hai nhân chứng từ trongthangmáynhìnrathấycuộcđốiđầuđó.Họquảquyếtlàtaobắnlãovìtựvệ.”Anhngừng lạimỉmcười. “Nhưngsựthậtkhôngphảivậy.Nếumuốnthìtaocóthểtrấnáplãomàchẳngcầntốnchúthơisức.Nhưngtaokhônglàmvậymàlạibắnvàomặtlão,bắnóccủalãolòirasaugáy.Màybiếttạisaotaolàmvậykhông,Gregory?”

“VịtDickie-Dickie-Dickie,” bà giànói bằngmộtnhịpđiệunhanhhơnnhịp điệu của đôi giày va đập vào nhau.MiệngDermottmởhémột vàiphân,nhưngykhôngnóigì.

“Taolàmvậyvì lãonhìngiốngbốtao,”Gurneynóibằngmộtgiọngcấtcaolênvìgiậndữ,“giốngynhưbốtaovàocáiđêmôngấyđậpbìnhtràvàođầumẹtao–mộtcáibìnhtràngubỏmẹcóvẽmộtcáimặthềngubỏmẹ.”

“Bốmàykhôngphải làmộtngườibốđúngnghĩa,”Dermott lạnh lùngnói.“Nhưngmànày,thanhtraạ,màycũngcókhácgìđâu.”

CâutốcáođểugiảấyđãxóađimọingờvựctrongđầuGurneyvềmứcđộhiểu biết của Dermott. Vào giây phút đó, anh nghiêm túc xem xét đếnphươngánchịulãnhmộtviênđạnvàongườiđểcóthểchộpcổy.

Cáinhìnđểucángmạnhmẽhơn.CólẽDermottđãcảmnhậnđượcsựkhóchịucủaGurney.“Mộtngườibốtốtphảibảovệđứacontraibốntuổicủamình,chứkhôngphảiđểxecánnórồiđểtêntàixếchạythoát.”

Page 439: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Đồcặnbã,”Gurneylầmbầm.

Dermottcườikhùngkhục,tưởngchừngnhưđiênloạnvìthíchthú.“Bậyquá,bậyquá,bậyquá–vậymàtaocứtưởngmàylàbạntriâmkiachứ.Taođãhyvọnghaichúngtacóthểđốiđápthơkiachứ.Taocóbàihátnhonhỏnàydànhchocuộctraođổi tiếptheocủachúngtađây.Ngherồichotaobiếtýkiếnnhé.‘Đụngxecaochạyxabay,/đểtaycảnhsátmậtmàytảtơi./Trởvềlầmlũilẻloi,/Mẹthằngbéấynóilờigìđây?’“

MộttiếngthúvậtmaquáiphóngrakhỏingựcGurney,mộtcơnthịnhnộbịkìmnénđãbùngphát.Dermottsữngngười.

Nardorõràngchờgiâyphútphântâmcaođộnàyđãlâu.Cánhtayphảiđầycơbắpcủaanhtaxoayvụtlêncaotheomộtchuyểnđộngvòngcungmạnhmẽtừtrênxuống,némchaiBốnHoaHồngchưakhuibằngmộtlựccựcmạnhnhằmvàođầuDermott.Dermottcảmnhậnđượccúném,nhưngchưa kịp quay khẩu-súng-trong-con-ngỗng về phíaNardo thì Gurney đãbậtthẳnglêngiườngbằngmộtcúnhảylặnchúiđầu,hạcánhbằngngựcvàoconngỗng,vừakịpđítchaidàycộmchứađầyrượuuýtkivỡtanngaychỗ thái dương Dermott. Khẩu súng phát nổ bên dưới Gurney, lấp đầykhoảngkhôngquanhanhmột tiếngnổvỡvụncủamớ lôngngỗng.ViênđạnbayngangbêndướiGurneyvềphíabứctườngnơianhđãngồi,xévụnchiếcđènngủtrênbànlànguồnsángduynhấttrongphòng.Trongbóngtối anh nghe tiếng thởmạnh củaNardo qua kẽ răng. Bà già ré lênmộttiếngkhócyếuớt,mộttiếngkhóccócaođộrunrẩy,mộttiếngkhócnghenhưmộtbàihátruchỉnhớđượcnửađoạn.Rồicótiếngvađậpcựcmạnh,vàcánhcửakimloạinặngtrịchcủacănphòngbậttungra,đuđưa,vàđậpvàotường–theongaysaulàbóngdángđồsộcủamộtgãđànôngvàmộtbóngngườithấpbéhơnsaulưnganhta.

“Đứngim!”gãkhổnglồhétlớn.

Page 440: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

52

CáiChếtTrướcBìnhMinh

Cảnhsátkỵbinhcuốicùngcũngtới–hơitrễmộtchút,nhưngvậycũngđãtốt.VớilýlịchthiệnxạcủaDermottvàsựháohứcmuốnchấtđốnglũquạcủagã,khôngchỉcánhcảnhsátkỵbinhmàcảNardolẫnGurneyđềucóthểbịđạnghimvàocổhọng.Tiếpđó,khitiếngsúngkhiếntoànbộsởcảnhsátùavàocănnhàvàDermottmởvan ra,dẫnclovàamoniacnénquahệthốngchữacháytựđộngthì…

Thựctếthì,thươngvonglớnduynhấtngoạitrừchiếcđènngủvàkhungcửalạichínhlàDermott.Cáichai,đượcnémđibằngtoànbộcơnthịnhnộcủaNardotrongtrậnchiến,đãđậpvàongườiybằngmộtlựcđủmạnhđểgâyramộtcơnhônmê,nhưbềngoàichothấy.Trongmộtvụbịthươngnhẹcó liênquan,mộtmảnhthủytinhcongvăngra từcáichaikhibịvađậpghimvàođầuGurneyởvùngtrêntrán.

“Chúngtôinghetiếngsúng.Cáichóchếtgìđangxảyraởđâyvậy?”gãtoconvừacàunhàuvừadòmvàocănphòngtốitămthiếuánhsáng.

“Mọichuyệnđãđượckiểmsoátrồi,Tommy,”Nardonói,giọngthềuthàochothấyanhtachưaphảilàmộtphầncủa‘mọichuyện’.Trongánhsánglờmờđến từkhuvựcbênkiacănhầm,Gurneynhận rangười sĩquannhỏconlaovàotheogótTommyToConlàPatđầuhúicuacócặpmắtxanhmàuacetylene.Cầmmộtkhẩusúng lục9 linặngnề thủ thếvàđưamắtnhìnkỹhiệntrườngxấuxítrêngiường,côtabướcloayhoaychầmchậmđếngócxacănphòngrồibậtlênchiếcđènngủnằmcạnhchiếcghếbànhlưngcaonơibàgiàđãngồi.

“Chophéptôiđứngđậyđãnhé?”Gurneynói.AnhvẫnđangnằmngangquaconngỗngtrênđùiDermott.

TommyToConliếcnhìnNardo.

“Ừm,”Nardonói,răngvẫncònsiếtchặtmộtphần.“Đểanhtađứngdậy

Page 441: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

đi.”

Khianhcẩnthậnđứngdậykhỏigiường,máubắtđầutuônxốixảxuốngmặt–mộtcảnhtượngcólẽđãkìmhãmNardolạibằngkhônganhtađãlaovàotấncôngngườiđànôngcáchđâyvàiphútđãkhuyếnkhíchmộttênđiêngiếtngườihàngloạtbắnanhta.

“Chúaạ,”TommyToConnói,mắtnhìnchằmchằmchỗmáu.

LượngadrenalinedưdảtrongngườikhiếnGurneykhôngđểýđếnvếtthương.Anhsờmặtthấymặtướtđếnlạ;rồianhxembàntayvàthấytayđỏđếnlạ.

PatacetylenenhìngươngmặtcủaGurneymàkhôngcóchútcảmxúc.“Sếpmuốngọicứuthươngđếnđâykhông?”côtanóivớiNardo.

“ừ.Phải.Gọiđi,”anhtanóikhôngchútquảquyết.

“Chobọnhọluônư?”côtahỏi,hấthàmnhanhvềphíacặpđôilạlẫmtrêngiường.Đôigiàythủytinhmàuđỏđậpvàomắtcôta.Côtanhíumắtlạinhưmuốnxuađimộtảoảnhthịgiác.

Saumộtchậplâu,anhtalàubàumộttiếng‘ừ’ghêtởm.

“Sếpmuốngọixevàokhông?”côtavừahỏivừachaumàynhìnđôigiàysuychocùngtrônggiốngthậtđếnđángsợ.

“Gì hả?” anh ta nói sau khi ngừng thêmmột chập nữa. Anh ta đangnhìn chằm chằmvàođống tàndư của cây đèn bị vỡ và lỗ đạn trên tấmthạchcaođằngsaunó.

“Ngoàikiacóxetuầntravànhiềucảnhsátđanggõcửahỏitừngnhà.Sếpmuốngọihọvàokhông?”

Quyếtđịnhnàydườngnhưkhókhănđốivớianhtahơnmọikhi.Cuốicùnganhtanói.“ừ,gọihọvàođi.”

“Vâng,”côtanóirồisảibướcrakhỏiphòng.

TommyToConđangquansátmứcđộbị thương trên tháidươngcủaDermottvớivẻmặtghêtởmthấyrõ.ChaiBốnHoaHồngnằmlộnngượctrênchiếcgốigiữaDermottvàbàgià,bộtócgiảxoănvàngcủabàtalệchsangmộtbênkhiếnphầnđỉnhđầutrôngnhưvừabịvặnramộtphầntưđườngtròn.

Page 442: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

KhiGurneyđangchămchămnhìncáinhãnchaiđầyhìnhhoa,câutrảlờibỗngđếnvớianhmàtrướcđóanhkhôngnghĩra.AnhđãnhớraBruceWellstonenóigì.ÔngtanóirằngDermott(ôngScylla)nóigãthấybốnconchimmỏtoứchồngvàđặcbiệtnhấnmạnhconsốbốn.Cụmtừbốnconchimmỏtoứchồngkhi ‘dịchra’đậpvàotâmtríanhnhanhgầnnhưlậptức:BốnHoaHồng!Cũnggiốngnhưviệckýtên“ÔngbàScylla,”thôngđiệpnàychẳngquachỉlàmộtvũđiệunhonhỏđểquảngbáchosựkhônkhéocủagã–GregoryDermottmuốnchứngtỏgãcóthểđùagiỡndễdàngvớibọncảnhsátxấuxađầnđộn.Cógiỏithìbắttaonày.

Mộtphútsau,Pattrởlại,tácphongnhanhnhảuđếnnghiêmnghị.“Xecứuthươngđangtrênđườngtới.Đãrútxetuầntralạirồi.Việcthẩmvấntừngnhàcũngđãhủybỏ.”Côtanhìnchiếcgiườngmộtcáchlạnhlùng.Bàgiàthithoảnglạiphátrathứâmthanhđâuđógiữakhócthanvàngânnga.Dermottnằmbấtđộng,nướcdanhợtnhạtbệnhhoạn. “Sếpchắcgã cònsốngchứ?”côtahỏivớivẻvôcảmthấyrõ.

“Tôikhôngbiết,”Nardonói.“Chắccôphảiđixemthử.”

Vừa bĩu môi, cô ta vừa bước lại chỗ Dermott dò xem có mạch ở cổkhông.

“Ừ,gãcònsống.Cònbàtathìbịsaovậy?”

“Đó là vợ của Jimmy Spinks. Cô có bao giờ nghe chuyện của JimmySpinkschưa?”

Côtalắcđầu.“JimmySpinkslàaithế?”

Anhtatrầmngâmtrongchốclát.“Khôngcógìđâu.”

Côtanhúnvai–nhưthểquênnhữngchuyệnnhưthếlàmộtphầnbìnhthườngtrongcôngviệc.

Nardochầmchậmhítvàomộtvàihơisâu. “TôicầncôvàTommylênlầubảovệhiệntrường.Bâygiờchúngtađãbiếtcáithằngchóchếtnàylàngườigiếtmọingườirồinênđộiphápyphảitrởlạisànglọccănnhà.”

CôtavàTommytraochonhaunhữngcáinhìnkhóchịunhưngđànhrời phòngmà không tranh luận gì. Khi TommybướcngangquaGurney,cậutanóithânmậtnhưthểđangnhậnxétvềmộtmảnhgàu,“Anhcómột

Page 443: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

miếngmảnhchailòirachỗđầukìa.”

Nardo chờ chobước chân củahọ leo lên cầu thang và cánh cửa tầnghầmđầucầuthangđónglạirồimớilêntiếng.

“Lùixacáigiườngnào.”Giọnganhtahơiđứtquãng.

Gurneybiếtanhđangđượcyêucầulùirakhỏichỗsốhungkhí–khẩusúngcủaDermotttrongmớlôngngỗngbịnổtung,khẩusúnggắnởmắtcácủaNardotrongtúicủaDermottvàchaiuýtkiđángsợtrêngối–nhưnganhlàmtheomàkhôngphảnđối.

“Đượcrồi,”Nardovừanóivừanhưđangcógắngkiềmchếbảnthân.“Tôichoanhmộtcơhộiđểgiảithích.”

“Chotôingồixuốngđượckhông?”

“Anhmuốn trồng chuối cũng được, tôi đếch thèm quan tâm. Nói đi!Nhanh!”

Gurneyngồi chỗghếcạnhchiếcđènbịvỡvụn. “Lúcnãyhắnsắpbắnanh.Cònhaigiâynữalàanhbịmộtviênvàohọngrồi,cònkhôngthìvàođầuhaytim.Chỉcómộtcáchduynhấtđểchặnhắnlại.”

“Anhđâucókêuhắndừngtay.Anhkêuhắnbắntôicơmà.”NardosiếtchặtnắmđấmđếnnỗiGurneythấyđượccảđốmtrắngtrênkhớpđốt.

“Nhưnghắnđâucóbắn,đúngchưanào?”

“Nhưnganhkêuhắnbắnmà.”

“Bởivìlàmvậylàcáchduynhấtđểchặnhắnlại.”

“Cáchduynhấtđểchặn…Anhmấttrímẹnórồihả?”Nardođangquắcmắtnhìnnhưmộtconchógiếtngườiđangchờđượcthảra.

“Sựthậtlà,anhcònsống.”

“Anhmuốnnóitôisốngđượclànhờanhkêuhắngiếttôiư?Cáithứcứtđáiđiênkhùnggìđây?”

“Động cơ giết người hàng loạt chủ yếu là vì quyền kiểm soát. Quyềnkiểmsoáttuyệtđối.ĐốivớitênGregoryđiênkhùngkia,điềuđócónghĩalàphảikiểmsoátđượckhôngchỉhiện tại và tương laimàcòncảquákhứ.Hoạtcảnhmàhắnmuốnanhdiễnchínhlàbikịchđãxảyratrongcănnhànày cách đây 24 năm – nhưng có một khác biệt quan trọng. Thời đó

Page 444: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Gregorycònnhỏnênkhônglàmgìđượcđểngănbốhắncắtcổmẹhắn.Bàấykhôngbaogiờhồiphụchoàntoàn,vàhắncũngvậy.BâygiờGregoryđãlớnnênmuốnquaylạiđoạnbăngđóvàlàmlạitừđầuđểhắncóthểthayđổinó.Bốhắntừnglàmgìthìhắnmuốnanhlàmynhưvậy,tậnđếnđoạngiơ cái chai lên. Lúc đó hắn sẽ giết anh – để trừ khử cái tên bợmnhậukhủngkhiếpđó,đểcứumẹhắn.Mấyvụánmạngkháccũngđềunhưvậycả–muốnkhốngchếrồigiếtJimmySpinksbằngcáchkhốngchếrồigiếtnhữngtaybợmnhậukhác.”

“GarySissekcóphảilàbợmnhậuđâu.”

“Có lẽ không. Nhưng Gary Sissek đang làm trong ngành khi JimmySpinksvẫncònlàmcảnhsát,vàtôicálàGregorynhậnraanhtalàbạncủabốmình.Thậmchílàmộtchiếnhữunhậunhẹtcũngkhôngchừng.VàcólẽdohồiđóanhcũngcòntrongngànhnênGregorynghĩanhlàmộtngườithế thânhoànhảo–mộtcáchhoànhảođểhắnđingược lạivà thayđổilịchsử.”

“Nhưnganhlạikêuhắnbắntôicơmà!”GiọngNardovẫngaygắt,nhưngGurneynhẹnhõmnhậnthấysựquảquyếtđằngsaunóđangyếudần.

“Tôikêuhắnbắnanhvìcáchduynhấtđểchặnmộttêngiếtngườithíchkiểmsoátngườikhácnhưvậytrongkhivũkhíduynhấtcủaanhlàlờinói,lànóicáigìđólàmhắnngờvựcchuyệnhắnthựcsựđangkiểmsoát.Trongthếgiớitưởngtượngmàhắnkiểmsoát,hắnlàngườiđưaratoànbộquyếtđịnh – hắn là đấng toàn năng, và không ai có quyền lực cao hơn hắn.Đườngbóngxoáytốtnhấtmàanhcóthểnémvàomộtcáiđầunhưvậylàcáikhảnănghắnđang làmynhưnhữnggìanhmuốn.Đốichọivớihắntrựctiếp,hắnsẽgiếtanh.Xinhắnthamạng,hắnsẽgiếtanh.Nhưngbảohắnrằnganhmuốnhắnlàmnhữnggìhắnsắplàmthìanhsẽngắtđượcmạchđiện.”

Nardotrôngnhưđangcốgắngkhónhọcđểtìmrakhuyếtđiểmtrongcâuchuyện. “Lúcđóanhnóinghecóvẻ…thật lắm.Giọnganhcósựcămthù,giốngnhưanhthựcsựmuốntôichếtvậy.”

“Nếutôikhôngdiễnthuyếtphụcthìchúngtađãkhôngởđâymànóichuyệnrồi.”

Page 445: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Nardođổitháiđộ.“CònvụbắngiếtởCảngvụthìsao?”

“Vụđóthìsao?”

“Anhbắnmộtlãovôcôngrồinghềnàođóbởivìlãolàmanhnhớđếnngườibốnátrượucủaanhư?”

Gurneymỉmcười.

“Cógìbuồncườinào?”

“Haithứ.Thứnhất:tôichưabaogiờcôngtácởđâugầnCảngvụcả.Thứhai: trong 25 năm công tác, tôi chưa bao giờ nổ súng cả, một lần cũngchưa.”

“Vậymấythứđóđềulàchuyệnvớvẫncả?”

“Bốtôiđúnglànátrượulắm.Đâycũnglàchuyện…khónói.Lúcnàoôngấycũngnhưởtrênmâyvậy.Cònchuyệnbắnmộtkẻ lạmặtthìcó íchgìnhiềuđâuchứ.”

“Vậymụcđíchcủamấychuyệnvớvẩnđólàgì?”

“Mụcđíchư?Chuyệngìxảyralúcnàychínhlàmụcđíchđấy.”

“Nóivậylànghĩaquáigìnào?”

“ÔiChúaạ,trungúyà,lúcđótôiđangcốgắnggiữsựchúýcủahắnđủlâuđểanhcócơhộilàmgìđóvớicáichaigần1kilôgamtrongtayanhđấythôi.”

Nardotrântrânnhìnanhmộtcáchhơingâydại,nhưthểtoànbộlượngthôngtinnàykhôngvừavặnlắmsovớikhoảngtrốngcósẵntrongnãoanhta.

“Còn chuyện về thằng nhỏ bị xe đụng… có phải cũng là vớ vẩn luônkhông?”

“Không. Chuyện đó là thật. Tên nó là Danny.” Giọng Gurney trở nênkhảnđặc.

“Ngườitakhôngbắtđượctàixếư?”

Gurneylắcđầu.

“Khôngcómanhmốinàosao?”

“MộtnhânchứngnóixeđụngcontôilàmộtchiếcBMWmàuđỏ,đậu

Page 446: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

trướcmộtquánrượudọcđườngsuốtcảbuổitrưavàcáitênbướctừquánraxerõrànglàđangsayrượu.”

Nardosuyngẫmchuyệnnàytrongchốclát.“Khôngaitrongquánnhậnđượcmặthắnsao?”

“Họkhaitrướcđâychưathấyhắn.”

“Chuyệnxảyracáchđâybaolâurồi?”

“14năm,támtháng.”

Haingười lặng thinh trongvàiphút, rồiGurney lại cất lờibằnggiọngnhỏ,dodự.“Lúcđótôiđangdẫnnóđếnsânchơitrongcôngviên.Cómộtconbồcâuđangđitrướcmặtnótrênvỉahè,vàDannyđangtheoconbồcâu.Lúcđótôilơđãng.Đầuóctôiđangbậnnghĩvềmộtvụánmạng.Conbồcâuđixuốnglòngđường,Dannyđitheonó.Lúctôinhìnthấychuyệngìxảyrathìđãquámuộn.Chuyệnđãxongrồi.”

“Anhcònđứanàokhông?”

Gurneyngậpngừng.“VớimẹcủaDannythìkhông.”

Rồianhnhắmmắtlại,vàkhôngainóigìtrongmộtlúclâu.Nardocuốicùngphávỡsựimlặng.

“VậynhấtđịnhDermottlàkẻgiếtbạnanhrồi?”

“Chắcchắn,”Gurneynói.Anhbỗngnhậnthấysựkiệtquệtronggiọnghaingười.

“Cảnhữngngườikhácnữa?”

“Xemralànhưvậy.”

“Tạisaolạilàbâygiờchứ?”

“Hả?”

“Tạisaolạichờlâuđếnvậy?”

“Chờcơhội.Cảmhứng.Cơduyên.Theotôiđoánthìhắnđangthiếtkếmộthệthốngbảomậtchomộtcơsởdữliệulớnvềbảohiểmytếthìchợtnghĩcóthểviếtmộtchươngtrìnhtríchratêntấtcảnhữngngườiđànôngđãtừngđicai rượu.Điểmxuấtphát làởđó.Tôingờ làsauđótrongđầuhắn lúc nào cũng lẩn quẩn những khả năng này, cuối cùng nghĩ ra kế

Page 447: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

hoạchkhônlanhcủahắn:tìmtrongdanhsáchnhữngngườinàohaysợsệtvànhẹdạchịugửimấy tấmsécđó.Nhữngngườimàhắncó thể tra tấnbằngmấybài thơđộcđịanhonhỏcủamình.Vàothờiđiểmnàođó,hắnđưamẹmìnhrakhỏiviệndưỡnglãomàchínhquyềnbangđãđưabàvàosaukhivụhànhhunglàmbàtatànphế.”

“Hắnđãởđâuchừngấynămtrướckhixuấthiệnởđây?”

“Ởmộtcơsởcủabanghoặcđượcaiđónuôidưỡnglúccònnhỏ.Cóthểlàmộtconđườngđầychônggai.Làmquenvớiphầnmềmmáy tínhvàothờiđiểmnàođó,tôinghĩlàquatròchơiđiệntử,rồibắtđầugiỏivitínhlên.Giỏilắm–saucùnglấybằngởHọcviệnCôngnghệMassachusetts.”

“Vàvàothờiđiểmnàođóhắnđãđổitênư?”

“Cólẽkhihắntròn18.Tôicálàhắnrấtghétmanghọcha.Nhắcđếnmớinói,nếuDermottlànhũdanhcủamẹhắnthìcũngkhôngcógìlạ.”

MôiNardoconglên.“Nếungaytừđầuvụlộnxộnbỏmẹnày,anhnghĩđếnchuyệntìmtênhắntrongcơsởdữ liệunhữngngườiđổi tênthìhaybiếtmấyrồi.”

“Thựctếmànói,khôngcólýdogìphảilàmvậycả.VìdùcólàmvàbiếtđượctênthờithơấucủaDermottlàSpinkscũngkhôngcóýnghĩakhigìđốivớinhữngailiênquantrongvụánMellerycả.”

Nardotrôngnhưđangcốgắnglưutrữtấtcảnhữngthôngtinnàylạiđểnghiềnngẫmkhiđầuócđượcthôngthoánghơn.

“TạisaothằngđiênchóđẻnàytrởvềWycherlylàmgì?”

“Bởivìđâychínhlàhiệntrườngmẹhắnbịhànhhungcáchđây24nămchăng?Cólẽdocáiýniệmviếtlạiquákhứquáilạấyđangkiểmsoáthắnchăng?Cólẽhắnnghetincănnhàcũđangraobánvàkhôngthểcưỡnglạiđượcchăng?CólẽtrởlạiđâyhắnsẽcócơhộitrảđũakhôngchỉmấytaybợmmàcòncảSởCảnhsátWycherlynữachăng?Nếuhắnkhôngchịukểchochúngtanghetoànbộcâuchuyệnthìtachẳngbaogiờbiếtchắcđược.TôinghĩkhaithácFelicitycũngkhôngđượcbaonhiêuđâu.”

“Đúnglàkhôngđượcbaonhiêu,”Nardođồngý,nhưnganhtacònđiềugìkháctrongđầunữa.Trônganhtanhưđangbậntâmđiềugì.

Page 448: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Chuyệngìvậy?”Gurneyhỏi.

“Hả?Khôngcógì.Khôngcógìđâu,thậtmà.Tôichỉthắcmắclà…thựcsựthì anh cảm thấy khó chịuđếnmứcnàođối vớimột kẻđi trừ khửbợmnhậu?”

Anhkhôngbiếtphảinóigì.Câutrảlờiđúngcólẽphảiđềcậpđếnviệctakhôngthểngồimộtchỗmàphánxétnạnnhâncóđángchếtkhông.Câutrả lời yếm thế có thể là, anhquan tâmđến tính thử tháchcủa trò chơinhiềuhơnlàchuyệnđạolý,quantâmnhiềuhơnđếntròchơihơnmạngngười. Đằng nào thì anh cũng không có hứng thú bàn vấn đề này vớiNardo.Nhưnganhcảmthấycầnphảinóiđiềugìđó.

“Nếuanhmuốnhỏilàtôicóthíchthúchuyệnaiđógiántiếptrảthùtaytàixếsayrượuđụngchếtcontôikhông,thìcâutrảlờilàkhông.”

“Anhchắckhông?”

“Tôichắcchắn.”

Nardo nhìn anh vẻ hoài nghi, rồi nhún vai. Câu trả lời của Gurneydường như không thuyết phục được anh ta, nhưng anh ta xem ra cũngkhôngmuốntruycứuvấnđềnàynữa.

Viên trungúy sắpnổ tung ấydườngnhưđãbị tịtngòi. Toànbộbuổichiều sau đó dành cho việc sàng lọc những việc ưu tiên trước mắt vànhữngthủtụcthườnglệkhikếtthúcđiềutramộtvụtrọngán.

Gurney được đưa đến Bệnh việnĐa khoaWycherly cùng với FelicitySpinks(nhũdanhDermott)vàGregoryDermott(họcũSpinks).Trongkhibàmẹnóinăngkhôngmạch lạccủaDermott, chânvẫnxỏđôidép thủytinhhồngngọc,đượcmộttrợtábácsĩlạcquanchămsóc,thìDermottđượcđưagấpsangkhoaXquangtrongtìnhtrạngcònhônmê.

Trongkhiđó,vếtthươngsâutrongđầuGurneyđượcmộtcôytácótácphong xem ra thânmật khác thường chùi rửa, khâu và băng bó. Cái ấntượngthânmậtnàycàngrõhơntrướcgiọngnóithìthầmcủacôvàkhoảngcáchrấtgầngiữahaingườikhicôđứngchămsócvếtthươngchoanhmộtcáchnhẹnhàng.Đây làmột ấn tượng ‘muốn là đượcngay’mà anh cảmthấyrấtthúvị trongnhữngtìnhhuốngtréongoenhưthế.Mặcdùđórõ

Page 449: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

rànglàmộtconđườngđầyrủiro,chưakểđiênrồ,chưakểđángthươnghại,nhưnganhvẫnquyếtđịnh lợidụng sự thân thiệncủacô theomột cáchkhác.AnhđưacôsốđiệnthoạidiđộngcủamìnhvàyêucầucôgọichoanhtrựctiếpnếutìnhtrạngsứckhỏecủaDermottcóbấtcứchuyểnbiếnlớnnào.Anhkhôngmuốnnằmngoàicuộc,vàanhkhôngtintưởngNardosẽcậpnhậtthôngtinchoanh.Cômỉmcườiđồngý–sauđóanhđượcmộtanhcảnhsátWycherlytrẻlầmlìđưatrởlạinhàDermott.

TrênđườngđianhgọichođườngdâykhẩncấpbanđêmcủaSheridanKlinevàngheđượclờighiâm.Anhđểlạimộtlờinhắnngắngọntổngkếtnhữngđiểmcốtyếu.Rồianhgọivềnhà,ngheđượclờighiâmcủachínhmình,vàđểlạilờinhắnchoMadeleineđềcậpchínhnhữngbiếncốđó–trừviênđạn,cáichai,vếtmáutrênđầuvàvếtkhâu.Anhtựhỏiliệucôđãđiđâuhaythựcrađangđứngđóngheanhđểlạilờinhắnmàkhôngmuốnnóichuyệnvớianh.Khôngcócáikhảnănghuyềnbínhưcôđểcóthểthấuhiểunhữngchuyệnnhưthếnàynênanhkhôngbiếtcâutrảlờiđúnglàgì.

Khi họ đến nhà Dermott thì đã hơn một tiếng đồng hồ trôi qua vàđường sá lúc này đầy rẫy xe cảnh sát bang, cảnh sát tỉnh và cảnh sátWycherly. Tommy To Con và Pat hàm vuông đang đứng gác trên thềm.GurneyđượchướngdẫnvàocănphòngnhỏtáchratừhànhlangtrungtâmnơianhđãcócuộctròchuyệnlàmquenvớiNardo.Nardocũngđangởđóvàngồicùngmộtbànnhưlúctrước.Haichuyênviênhiệntrườngtrongbộáoliềnquầnmàutrắng,giàyốngvàgăngtaycaosuđangrakhỏiphòngđểxuốngbậcthangtầnghầm.

Nardođẩymột tậpgiấymàuvàngvàmột câybút rẻ tiềnquabênkiabànvềphíaGurney.Nếutrongngườitaycảnhsátnàycònsótlạicảmxúcnguyhiểmnào,thìnócũngđượccheđậyrấtkỹdưới lớpvỏdàycộmcủanhữngquytrìnhquanliêunhiêukhê.

“Mờingồi.Chúngtôicầnanhcholờikhai.Bắtđầutừthờiđiểmanhtớihiệntrườngtrưanay,kèmtheolýdođếnđây.Trìnhbàytấtcảnhữnghànhđộng có liên quanmà anh làm và những hành động anh tậnmắt thấyngườikhác làm.Trìnhbàycácsựkiện theo trìnhtự thờigian,ghi rõvàonhững thờiđiểmnào thì sựkiệndựavào thông tincụ thểvàvàonhữngthờiđiểmnàosựkiệnchỉdựavàoướcđoán.Anhcóthểkếtthúcbảnlời

Page 450: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

khaiởthờiđiểmđượchộtốngđếnbệnhviện,trừkhitrongquátrìnhđiềutrịcóthêmthôngtinnàoliênquan.Cócâuhỏigìkhông?”

Gurneybỏ ra 45phút tiếp theo làm theohướngdẫn, trongkhiNardohầunhưkhôngcómặttrongphòng.Anhviếtđầy4tranggiấycókẻhàngbằngnétchữnhỏnhắn, tỉmỉ.Cómộtmáyphotocopytrênchiếcbànsátváchtườngđằngxacănphòng,nênGurneydùngmáysaoravàgiữlạihaibảnđãkývàđềngàytrướckhinộpbảngốcchoNardo.

Taycảnhsátchỉnói, “Chúngtôisẽliênlạcvớianhsau.”Giọnganhtanghetrung lậpmộtcáchchuyênnghiệp.AnhtacũngchẳngmờiGurneybắttay.

Page 451: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

53

KếtCục&KhởiĐầu

LúcGurneybăngquacầuTappanZeevàbắtđầuchặngđườngtuyến17củahànhtrìnhthìtuyếtđangrơicànglúccàngnặnghạt,thunhỏthếgiớitrựcquantrướcmắtanh.Cứvàiphútanh lạikéocửaxexuốngđể luồngkhôngkhílạnhậpvàolàmtâmtríanhđượctỉnhtáotronggiâyphúthiệntại.

CáchGoshenmộtvài cây số, suýtnữaanhđã láixe rakhỏiđường lộ.Chínhbánhxeđangrungnảylộpcộptrênvệđườngđầylằngợngiúpanhkhôngđâmđầuvàomộtđoạnđê.

Anhcốgắngchỉnghĩđếnchiếcxe,bánhlái,vàconđường,nhưngkhôngtàinàolàmđược.Thayvàođóanhlạibắtđầumườngtượngracảnhtruyềnthôngđưatinsắptới,bắtđầubằngbuổihọpbáotrongđóSheridanKlinechắcchắnsẽtựkhenngợibảnthânvìđộiđiềutracủamìnhđãcóvaitròquan trọng trong việc giữ gìn trị an cho nướcMỹ qua việc chấmdứt sựnghiệpvấymáucủamộttêntộiphạmhungác.TruyềnthôngnóichunglàmGurneyrấtkhóchịu.Bảnthânviệcđưatinngungốcvềtộiácnhưvậyđã làmột tội.Bọnhọ sẽbiếnnó thành tròđùa.Dĩnhiên, theocáchcủaanh,anhcũngnhưvậy.Anhthườngxemánmạnglàmộtcâuđốcầnphảitìmralờigiải,xemhungthủlàmộtđốithủmàmìnhcầnphảikhônlanhhơn.Anhnghiêncứucácgiảthuyết,tìmracácgócnhìn,vấpphảibẫy,vàđưaconmồicủaanhvàomiệngcỗmáycônglý.Vàtiếpsauđólàcáichếtbất thường chưa rõnguyênnhânđòi hỏimột đầu óc khôn khéođể giảiquyết.Nhưngđôilúcanhlạithấymọichuyệnmộtcáchhoàntoànkhác–khianhbịsựmệtmỏiđánhgụcsaucuộcrượtđuổi,khibóngtốikhiếnmọimảnhghépcủacâuđốtrôngnhưnhauhoặckhônggiốngmảnhghépcủacâuđốmộtchútnào,khibộócbịphiềnnhiễucủaanhđilạckhỏikhunglướihìnhhọccủanóđểmentheonhữngconđườngnguyênsơhơn,phơibàythoángquatrướcmắtanhsựkhủngkhiếpđíchthựccủathứđềtàimà

Page 452: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

anhđãquyếtđịnhdấnthânvào.

Mộtmặt, tồntại tính logiccủa luậtpháp,khoahọctộiphạm,cácquytrình phân xử. Mặt khác, tồn tại Jason Strunk, Peter Thú túi Piggert,GregoryDermott,nỗiđau,cơnthịnhnộđầysátkhí,cáichết.Vàgiữahaithếgiớinàytồntạicâuhỏigaygắtkhiếnngườitabứtrứtkhôngyên–thếgiớinàyliênquannhưthếnàovớithếgiớikia?

Anhmởcửaxeralầnnữađểchotừngđợttuyếtthổibuốtmộtbênmặt.

Những câuhỏi sâu sắc và vôbổ,nhữngđộc thoạinội tâmvốn chẳngdẫnđếnđâu, đã trởnênquen thuộc trongkhung cảnhnội tâmcủa anhnhưviệcướcđoáncơhội thắngcủađộibóngchàyRedSox trongkhungcảnhnộitâmcủamộtngườikhác.Đâylàmộtthóiquenxấu,cáchtưduynày đây, và nó khôngmang đến cho anh ích lợi gì. Vào những dịp anhkhăng khăng bộc bạch vớiMadeleine thì lại nhận được sự chán nản vàthiếukiênnhẫn.

“Trongđầuanhthựcsựđangnghĩgì thế?”đôikhicôhỏinhưvậy, tayđặtchỗđanxuốngvànhìnvàomắtanh.

“Ýemlàsao?”anhhỏilại,mộtcáchkhôngthànhthật,vìđãbiếtchínhxácđiềucômuốnnói.

“Anhkhôngthểnàoquantâmđếnthứvớvẩnđóđược.Tìmrađiềuthựcsựlàmanhbănkhoănnào.”

Tìmrađiềuthựcsựlàmanhbănkhoăn.

Nóidễhơnlàm.

Điềugìđanglàmanhbănkhoăn?Phảichăngchínhlàsựthiếuhụttolớnvề lý lẽ trướcnhữngđammêcuồngdại?Phảichăngchính làviệchệthốngcônglýkhôngcònlàcáichuồngcóthểnhốtconquỷđượcnữa,cũngnhưchongchóngchỉchiềugiókhôngthểngừngcongiólại?Anhchỉbiếtcómột thứgìđó tồn tại,nằmsâu trong tiềm thức, gặmmònnhững suynghĩvàcảmxúckháccủaanhnhưmộtconchuộtcống.

Khicốgắngxácđịnhcáivấnđềlàmbàomòntâmtrígiữabaobộnbềtrongngày,anhthấymìnhlạclõnggiữamộtrừnghìnhảnhkhôngkìmgiữ.

Khianhcốgắnglàmthôngthoángđầuóc–đểthưgiãnvàkhôngnghĩ

Page 453: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

tớiđiềugì–thìcóhaihìnhảnhkhôngchịubiếnmất.

MộthìnhảnhlàsựthíchthúcayđộctrongmắtDermottkhigãđọclạibài thơ ghê tởmcủamìnhvề cái chết củaDanny.Hìnhảnhkia là tiếngvọngvềcủacơnthịnhnộmangtínhtốcáomàanhđãvuchochínhngườibốcủamìnhtrongcâuchuyệngiảvềvụhànhhungmẹanh.Đókhôngchỉlàdiễnxuất.Vùnglênđâuđóbêndướicâuchuyệnđó,thấmđẫmtrongđó,làmột conphẫnnộkhủngkhiếp. Liệu sự xác thực củanó cónghĩa anhthật sự ghét bố anh chăng? Liệu cơn thịnh nộ bùng nổ khi kể lại câuchuyệnxấuxíấylàcơnthịnhnộkìmnéncủasựruồngbỏchăng–sựphẫnuấtcủamộtđứatrẻđốivớimộtngườichakhônglàmgìkhácngoàicôngviệc,ngủnghê,chèchén,mộtngườichamãimãirờixavàokhoảngkhông,mãimãi không thể tiếp cậnđược?Gurney giậtmìnhnhận ra anh lại cónhiềuđiểmchung,vàítđiểmchung,vớiDermottđếnthế.

Hayngượclại–phảichăngđólàmộttấmbìnhphongcheđậycảmgiáctộilỗitronganhvìđãtừbỏngườiđànônglạnhlùng,táchbiệtấyvàotuổixếchiều,vìđãcốgắngcàngbớtdínhlíuđếnôngấycàngtốt?

Hayđâylàmộtsựtựhờnđặtsaichỗphátsinhtừthấtbạiképtrongvaitròngườichacủaanh–sựthiếuquantâmchếtngườiđốivớiđứaconnàyvàsựchủđộngnétránhđứaconkia?

Madeleinecólẽsẽchorằngcâutrảlờinằmtrongsốnhữngphươngántrên,tấtcảcácphươngántrên,hoặclàkhôngcóphươngánnàotrongsốđó cả;nhưng là gì cũngkhôngquan trọng.Điềuquan trọng là làmđượcnhữnggìmàcontimtacholàviệcđúngđắn,ngayđâyvàngaybâygiờ.Vàphòngkhianhcảmthấycáikháiniệmấylàmanhthoáichí,cóthểcôsẽđềnghịanhbắtđầubằngcáchgọiđiệnthoạilạichoKyle.KhôngphảicôđặcbiệtưathíchKylegì–thậtra,côcóvẻkhôngthíchnóchútnào,cảmthấychiếcPorschecủanóthậtngớngẩn,vợnóthậtphôtrương–nhưngđốivớiMadeleinemànói,cảmgiáccánhânluônluônlàthứyếusovớiviệclàmđúngnhữnggìcầnlàm.Gurneylấylàmlạrằngmộtngườitựphátnhưthếcũngcóthểsốngmộtcuộcsốngnguyêntắcđếnthế.Chínhtínhcáchđóđãtạonênconngườicô.Chínhnóđãbiếncôthànhmộtngọnhảiđăngsoisángsựtồntạimờmịtcủaanh.

Page 454: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Việcđúngcầnlàm,ngaybâygiờ.

Cóhứng,anhtấpxevàolốivàorộngrãi,bẩnthỉucủamộtnôngtrạicũkỹrồimócvíra lấysốcủaKyle. (AnhchưabaogiờbỏcôngnhậptêncủaKyle vàohệ thốngnhậngiọng trongđiện thoại củamình,một sựbỏ sótlàmlươngtâmanhcắnrứt.)Gọichonóvàolúc3giờsáng–ởSeattlelànửađêm–cóvẻlàviệchơiđiênrồ,nhưngphươngánkiacòntệhơn:anhsẽtrìhoãn,rồilạitrìhoãn,vàbiệnminhchoviệcmìnhkhônggọi.

“Bốhả?”

“Bốcóđánhthứcconkhông?”

“À,khôngđâu.Concònthứcmà.Bốổnkhông?”

“Bốổn.Bố,ờ…Bốchỉmuốnnóichuyệnvớiconthôi,muốngọi lạichocon.Bốthậtkhôngphải,hìnhnhưconmuốngặpbốcũnglâulắmrồithìphải.”

“Bốchắcmìnhổnchứ?”

“Bốbiếtgọigiờnàykhôngđúnglúc,nhưngđừnglo.Bốổnmà.”

“Tốtrồi.”

“Ngàyhômnaygaygolắm,nhưngrốtcuộcđâucũngvàođấy.Sởdĩbốkhônggọilạichoconsớmhơnlàvì…bốngậpđầutrongmộtmớbòngbongphứctạp.Nhưngcũngkhôngphải làcáicớ.Congọichobốcóchuyệngìkhông?”

“Mớbòngbongnàothế?”

“Hả?Ờ–thìlàchuyệnthườnglệthôi,điềutraánmạng.”

“Contưởngbốvềhưulâurồi.”

“Bốvềhưulâurồi.Ýbốnóilàbâygiờbốvềhưurồi.Nhưngbốbịcuốnvàovụnàyvìbốcóquenmộttrongsốcácnạnnhân.Chuyệndàilắm.Lầnsaugặpconbốsẽkểtấttầntậtchonghe.”

“Ôichao.Bốlạithànhcôngnữaà?”

“Thànhcônggìcơ?”

“Bốđãbắtđượcmộttêngiếtngườihàngloạtnữa,đúngkhông?”

“Saoconbiết?”

Page 455: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

“Cácnạnnhân.Bốnóicácnạnnhânmà.Cóbaonhiêunạnnhânthếbố?”

“5,làconsốtabiết.Theokếhoạchcònthêmhaimươingườinữa.”

“Vàbốtómđượchắn.Trờiạ!Mấytêngiếtngườihàngloạtgặpbốlàmsaocòncơhội.BốđúnglàNgườiDơi.”

Gurney cười ha hả. Gần đây anh không cười nhiều như vậy. Và anhkhôngnhớ lần cuốimình cười khinói chuyện vớiKyle là khinào.Nhắcđếnmớinhớ,đâycòn làmộtcuộctròchuyệnkhácthườngvềnhiềumặtkhác–haibốconđãnóiđượcítnhấthaiphútmàchẳngthấyKyleđềcậpgìđếnthứnóvừamuahaysắpmua.

“Trongvụnày,NgườiDơiđượctrợgiúprấtnhiều,”Gurneynói.“Nhưngbốgọikhôngphảivìvậy.Bốmuốngọilạichocon,xemconrasaorồi.Cógìmớikhông?”

“Cũngkhôngcógìnhiều,”Kylenóimộtcáchkhôkhan.“Conmấtviệcrồi.Katevàconchiatayrồi.Chắcconphảiđổinghề,vàotrườngluậtthôi.Bốthấysao?”

Saumộtgiâyimlặngvìsốc,Gurneycườicònlớntiếnghơn.“ÔiChúaơi!”anhnói.“Xảyrachuyệnquáigìthế?”

“Ngànhtàichínhsụpđổ–chắcbốcũngngherồiđấy–kéotheocôngviệccủacon,hônnhân,haicănchungcưvà3chiếcxenữa.Màcũng lạ,nhữngthảmhọakhótưởngtượngnổinhưvậymàmìnhthíchnghicũngnhanhthật.Saocũngđược,điềulàmconphânvânlúcnàylàcónênvàotrườngluậtkhông.Conmuốnhỏibốchuyệnnàyđấy.Bốthấyconcóđầuócthíchhợpđểhọcluậtkhông?”

GurneyđềnghịKyleđếngặpanhvàocuốituầnđểcóthểbànbạctoànbộtìnhhìnhchitiếtđếnmấycũngđượcvàtrongbaolâucũngđược.Kyletánthành–thậmchícònrachiềuthíchthú.Khicuộcgọikếtthúc,Gurneyngồilìcảmườiphúttrongngỡngàng.

Anhcònphảigọichonhiềungườikhácnữa.SángmaianhsẽgọichovợMarkMellerynóivớibàtamọichuyệnrốtcuộcđãkếtthúc–kểchobàtabiếtGregoryDermottSpinksđãbịbắtgiữvàchứngcứphạmtộicủagãrất

Page 456: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

rõràng,cụthể,vànhiềuđếnmứcchoángngợp.CóthểbàtađãnhậnđượcđiệnthoạiriêngcủaSheridanKlinevàcảRodriguezrồi.NhưngdùsaoanhvẫnsẽgọivìmốiquanhệgiữaanhvàMark.

RồicònSonyaReynoldsnữa.Theonhưsắpxếpgiữahọ,anhnợcôthêmítnhấtmộtbứcchândungnhândiệnđặcbiệtcủamình.Chuyệnnàyxemrachẳngcònquantrọnggìnữa,đúng làmộtsựphíphạmthờigiantầmthường.Dẫuvậy,anhvẫnsẽgọiđểítnhấtnóivềchuyệnnàyvàhoàntấtnhữnggìmàbanđầuanhđãđồngýthựchiện.Nhưngchỉcóvậy,khôngcòngìkhác.ChúýđếnSonya,anhcảmthấythoảimái,cái tôiđượcthỏamãn,thậmchícòncómộtchútcảmgiácmạnh,nhưngđếnkèmtheonólàmột cái giá quá cao,mộtnguy cơ quá lớnđối với những thứquan trọnghơn.

Do tuyết nên chuyến đi dài 257 ki-lô-mét từ Wycherly đến WalnutCrossingmất5tiếngthayvì3tiếng.KhiGurneyrẽkhỏiconđườngcaotốctỉnhvàolànđườngkhúckhuỷuchạylênvùngnúiđếngiatrangcủamình,anhđãrơivàomộtchếđộláitựđộngvìtêcóng.Cửaxehémởtrongmộttiếngvừaquachỉgiữsựlạnhgiátrênmặtanhvàôxytrongphổianhvừađủđểanhláixeđược.Khiđếnđồngcỏthoaithoảingăncáchkhothóclớnvớicănnhà,anhđểýthấynhữngbôngtuyếtnếutrướcđóđãhốihảthổingang qua những con đường thì giờ đây đang lơ lửng thẳng xuốngmặtđường.Anhláichầmchậmxuyênquađồngcỏ,đếncănnhàthìrẽvềhướngĐôngmớidừngxe,đểhơiấmcủanắng,látnữađâysaukhicơnbãođiqua,ngănkhôngchokínhchắngióđóngtuyết.Anhngảngườirasau,gầnnhưkhôngcửđộngđược.

Anh kiệt quệ đếnnỗi khi điện thoại reng, phảimất vài giây anhmớinhậnracáiâmthanhđó.

“Alô?”Lờichàocủaanhrấtdễbịnhầmlàtiếngthởkhòkhè.

“Davidcóởđókhôngạ?”Giọngnữấyngherấtquen.

“TôilàDavidđây.”

“ồ, giọnganhnghe… lạquá.Tôi làLauragọi từbệnhviệnđây.Anhđãnhờtôigọichoanh…nếucóchuyệnxảyrađấy,”cônóingậpngừng,nhưđanghyvọnganhmongnhậncuộcgọinàylàvìcănnguyênsâuxahơncái

Page 457: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

lýdoanhđãđưara.

“Đúngrồi.Cảmơncôđãnhớnhé.”

“Khôngcóchi.”

“Cóchuyệngìxảyraà?”

“ÔngDermottquađờirồi.”

“Xinlỗi?Cônóilạiđượckhông?”

“GregoryDermott, ngườimà anhmuốn biết tình trạng sức khỏe – đãquađờicáchđâymườiphútrồi.”

“Nguyênnhâncáichết?”

“Chưacóbáocáochínhthức,nhưngchụpcộnghưởngtừlúcnhậpviệnchothấysọbịnứtkèmxuấthuyếtồạt.”

“ừ.Tôinghĩvớithươngtổnnhưvậycũngkhôngcógìlạ.”Hìnhnhưanhđangcócảmgiácgìđó,nhưngcáicảmgiácbấtđịnhđóđangởđâuxaxăm.

“Phải,thươngtổnđếnthếkiamà.”

Cảmgiácnàyrấtyếuớtnhưng làmanhbứt rứtkhôngyên,nhưtiếngthétyếuớttrongcongióàoạt.

“Ừ.CảmơncônhéLaura.Côgọithậtlàquýquá.”

“Khôngcóchi.Tôicòngiúpgìđượcchoanhnữakhông?”

“Chắclàkhông,”anhnói.

“Anhnênngủmộtchútđinhé.”

“Ừ.Chúccôngủngon.Cảmơncôlầnnữa.”

Tắtđiệnthoạixong,anhtắtđènxevàngảngườisâuvàoghế,kiệtsứcđếnnỗikhôngcửđộngđược.Trongsựthiếuvắngđộtngộtcủaánhđènxe,mọithứquanhanhtrởnêntốimịthoàntoàn.

Chầmchậm,khimắtanhđãthíchnghiđược,mànđêmtuyệtđốicủabầu trời và khu rừng chuyển sangmàu xám sẫm và đồng cỏ phủ tuyếtchuyển sangmàu xámdịu hơn.Ngoài kia, nơi rặng núi phíaĐông xuấthiệnlờmờtrongtâmtríanh,nơimặttrờisẽlênsaumộttiếngnữa,dườngnhư xuất hiệnmột vầng sáng yếu ớt. Tuyết đãngừng rơi. Cănnhà cạnhchiếcxetrôngđồsộ,lạnhlẽo,vàtĩnhmịch.

Page 458: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Anhcốgắnghiểuchuyệnđãxảyrabằngnhữngngôntừđơngiảnnhất.Đứabétrongphòngngủcùngngườimẹlẻbóngvàngườichanátrượuđếnloạntrí…nhữngtiếngthétấy,nhữngvệtmáuấy,sựbấtlựcấy…nhữngtổnthương tinh thầnvà thểxáckhủngkhiếpsuốtcảcuộcđời…cáiảo tưởngphảitrảthùbằnggiếtchócđểcứuvãnấy.ĐứabéSpinksđãlớnlênnhưthế,đãbiếnthànhDermottmấttrí,sáthạiítnhất5ngườiđànôngvàsuýtnữathêmhaimươingườinữa.GregorySpinks,ngườicóôngbốđãcắtcổmẹmình.GregoryDermott,ngườiđãbịđậptrímạngvàosọtrongcănnhànơibắtđầumọichuyện.

Gurneynhìntrântrânđườngnétlờmờcủanúiđồi,biếtrằngcòncócâuchuyệnthứhaicầnxemxét,mộtcâuchuyệnanhcầnphảihiểurõhơn–câuchuyệnvềchínhcuộcđờianh,vềngườichađãtảnglờanh,vềđứacontrai trưởng thànhmàđến lượt anh tảng lờ, về cái nghiệp luôn đeo đuổianh,manglạichoanhrấtnhiềulờikhenvàrấtítanlạc,vềđứabébịchếtvìsựlơlàcủaanh,vàvềMadeleine,ngườidườngnhưhiểurõmọichuyện.Madeleine, ánh sángmàanh suýtnữađãmất.Anh sángmàanhđã gâynguyhiểm.

Lúcnàyanhđãquámệtđếnkhôngthểcửđộngnổingóntay,quávậtvờđếnmấtđicảmgiác,vàlọtvàotrongtâmtríanhlàmộtsựtrốngrỗngđầyxótthương.Trongmộtlúc–anhkhôngrõlàbaolâu–anhcảmgiácnhưmìnhkhôngtồntại,nhưthểmọithứtronganhđãdồntụ lại thànhmộtchấmđiểmcóýthứcnhưngkhôngcóchiềuhướng,mộtlỗkimcủaýthứcvàkhônggìhơnthế.

Anhbừngtỉnh,mởmắtravừakịpvầngsángrựclửacủaánhnắngchóichangbắtđầuchiếuquanhữngtáncâytrụilátrênrặngnúi.Anhquansátvầng hào quang lưỡi liềm chầm chậm phình ra thànhmột đường vòngcunglớntrắngsáng.Rồianhchợtnhậnrasựxuấthiệncủamộtngười.

Madeleine,trongchiếcáochoàngmàucamnhạtcómũtrùm–chiếcáocôđãmặcvàongàyanhtheocôranơingắmcảnhtrêncao–đangđứngcạnhcửaxenhìnanh.Anhtựhỏicôđứngđóđãbaolâu.Nhữnghạttinhthểtuyếtlấplánhtrênviềnmũxốpmịncủachiếcáochoàngcôđangmặc.Anhkéocửaxexuống.

Page 459: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Thoạtđầucôkhôngnóigì,nhưngtrêngươngmặtcôanhthấy– thấyđược,nhậnbiếtđược,cảmgiácđược,anhkhôngbiếtcảmxúccủacôđếnvớianhqualộtrìnhnào–mộtsựchấpnhậnlẫntrìumến.Chấpnhận,trìumến,vàmộtsựnhẹnhõmsâulắngkhithấyanhmộtlầnnữađãsốngsóttrởvề.

Côhỏivớivẻtỉnhrụilàmanhxúcđộng,rằnganhcómuốnănsángchútgìđókhông.

Bằngsứcsốngcủamộtngọnlửangùnngụt,chiếcáochoàngmàucamcủa cô lột tả được cảnhmặt trời đang lên. Anh ra khỏi xe và vòng tayquanhngườicô,ômcôvàolòngnhưthểcôchínhlàcuộcsốngnày.

HẾT

Page 460: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

Lờicảmtạ

Page 461: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

TôixincảmơnbiêntậpviêncừkhôicủatôilàRickHorgan.Anhluônlànguồnýtưởngxuấtsắcvàsựdìudắtâncầncủaanhđãtruyềncảmhứnggiúp tôihoàn thành tốt công việc.Anhcòn làngườiđãnghĩ ranhanđềhoànhảo cho cuốn sách, và làngườimà trongmôi trườngxuấtbảnkhókhănngàynayđãcódũngkhíliềumộtphenvớicuốntiểuthuyếtđầutaycủamộttácgiảchưacósáchxuấtbản;xincảmơnLucyCarlsonvàPaulCironeđãlàmviệcrấthiệuquảvàluônnhiệttìnhủnghộtôi;xincảmơnBemardWhalenđãchotôilờikhuyênvàkhíchlệtrongthờigianđầu;xincảmơnJoshKendallđãcóbàiphêbìnhsâusắcvàmộtđềnghịrấttuyệtvời; vàcuối cùng tôixincảmơnMollyFriedrich,ngườiđạidiệnvănhọcgiỏinhấtvàsánggiánhấttrênthếgiới.

Page 462: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

•Chúthích•

[1]MộttrongnhữngnữdiễnviênthànhcôngnhấtcủaPháp.[2]TrongtiếngAnh,ngườitadùngysautênriêngngườikhácđểthểhiện

sựthânthiết,Tommy,Patty,v.v..[3] Một nhân vật đa nhân cách trong tiểu thuyết của Robert Louis

Stevenson,bácsĩ JekyllnhânhậuvàôngHydeđộcáccùngtồntại trongmộtngười.

[4] Một thị trấn ở New York nổi tiếng với sự kiện Đại nhạc hộiWoodstock,mộtbuổitrìnhdiễnnhạcrocknổitiếngcủadânhippienhữngnăm1960.

[5]NewAge:mộtxuhườngtínhthầnrađớiởcácnướcphươngTâyvàonửasauthếkỷ20.

[6] Nguyên văn: flower children, từ lóng chỉ những thanh niên theophong tràohippie, vì dânhippie thường trang trí hoa trên áo quầnnhưbiểutượngcủatìnhyêuvàhòabình.

[7]LocustVallyLockjaw,cònđượcgọi làLongIslandLockjaw, là thuậtngữthôngtụcchỉmộtkiểuphátâmphổbiếnởgiớithượnglưuMỹvùngLongIsland,NewYork:nóitronglúchầunhưvẫngiữmôimímlạivàhàmkhít.

[8]SởcảnhsátNewYork.[9]Dụngcụdùngđểnhảylênkhỏimặtđấttrongtưthếđứngvớisựtrợ

giúpcủamộtlòxo.Cóthểdùnglàmđồchơihoặcdụngcụthểdục.[10]PhimdàitậpcóchủđềvềđiềutraánmạngtrêntruyềnhìnhMỹ.[11]Bọncớmxấuxađầnđộn.[12]Sổtaychẩnđoánvàthốngkêcácrốiloạntâmthần,doHiệphộiTâm

thầnHoaKỳấnhành.[13]HọcủaPaullàPlumstone.[14]Bedandbreaktast:nhàtrọphụcvụbữasángvàgiườngngủ.

Page 463: Hãy nghĩ tới một con số...mê hoặc với một vụ án khó hiểu một cách tuyệt vời. Hãy nghĩ đến một con số là một điểm 10 mà người hâm mộ

[15]JacktheRipper–mộttêngiếtngườihàngloạtởLuânĐônnăm1988màcảnhsátkhôngbaogiờbắtđược.

[16]Cáchthứcgâyán.[17]Phải,làsố5.[18]Số1.[19]ChỉFredRogers(1928–2003),mộtnhàgiáodụcMỹnổitiếngvớivai

tròngườidẫnchươngtrìnhtruyềnhìnhMisterRogersdànhchotrẻem.[20]Mưusát.[21]Chươngtrìnhchămsócýtếliênbangchonhữngngườicóthunhập

thấpởMỹ.[22]TênmộtchươngtrìnhcủaBộYtếvàDịchvụnhânsinhMỹcungcấp

giáodục,ytế,dinhdưỡng,…giúpđỡnhữngtrẻemvàgiađìnhcóthunhậpthấp.

[23]NhânvậtcôbétócvàngGoldilockstrongtruyệnBacongấu.[24]CảngvụNewYorkvàNewJersey.[25]Thereisatideintheaffairsofmen…tríchlờinhânvậtBrutustrongvà

kịch Julius Caesar của William Shakespeare. Brutus muốn nhấn mạnhrằngcầnphảibiếttậndụngcơhộikhinóđếnnhưlợidụngngọnthủytriềuđanglênđểvươnxarabiển.

[26] Hoamẫu đơn tiếng Anh là peony, trùng tên với nơi hai vợ chồngGurneyđangsống.