chiến tranh và hòa bình - sachvui.com · chiến tranh và hòa bình (tiếng nga: Война...

1743

Upload: others

Post on 08-Oct-2019

11 views

Category:

Documents


0 download

TRANSCRIPT

  • CHIẾNTRANHVÀHÒABÌNH

    Tácgiả:LevTolstoy

    Dịchgiả:CaoXuânHạo,NhữThành,HoàngThiếuSơn,ThườngXuyên.

    Nguồn:vnthuquan

    Tạoebook:4DHN

    LevTolstoy

    (1828-1910)

    Ebookmiễnphítại:www.Sachvui.Com

    http://sachvui.com/

  • MỤCLỤCLỜIGIỚITHIỆU

    PhầnI

    Chương1

    Chương2

    Chương3

    Chương4

    Chương5

    Chương6

    Chương7

    Chương8

    Chương9

    Chương10

    Chương11

    Chương12

    Chương13

    Chương14

    Chương15

    Chương16

    Chương17

  • Chương18

    Chương19

    Chương20

    Chương21

    Chương22

    Chương23

    Chương24

    Chương25

    PhầnII

    Chương1

    Chương2

    Chương3

    Chương4

    Chương5

    Chương6

    Chương7

    Chương8

    Chương9

    Chương10

    Chương11

    Chương12

    Chương13

  • Chương14

    Chương15

    Chương16

    Chương17

    Chương18

    Chương19

    Chương20

    Chương21

    PHẦNIII

    Chương1

    Chương2

    Chương3

    Chương4

    Chương5

    Chương6

    Chương7

    Chương8

    Chương9

    Chương10

    Chương11

    Chương12

  • Chương13

    Chương14

    Chương15

    Chương16

    Chương17

    Chương18

    PhầnIV

    Chương1

    Chương2

    Chương3

    Chương4

    Chương5

    Chương6

    Chương7

    Chương8

    Chương9

    Chương10

    Chương11

    Chương12

    Chương13

    Chương14

    Chương15

  • Chương16

    PHẦNV

    Chương1

    Chương2

    Chương3

    Chương4

    Chương5

    Chương6

    Chương7

    Chương8

    Chương9

    Chương10

    Chương11

    Chương12

    Chương13

    Chương14

    Chương15

    Chương16

    Chương17

    Chương18

    Chương19

  • Chương20

    PhầnVI

    Chương1

    Chương2

    Chương3

    Chương4

    Chương5

    Chương6

    Chương7

    Chương8

    Chương9

    Chương10

    Chương11

    Chương12

    Chương13

    Chương14

    Chương15

    Chương16

    Chương17

    Chương18

    Chương19

    Chương20

  • Chương21

    Chương22

    Chương23

    Chương24

    Chương25

    Chương26

    PhầnVII

    Chương1

    Chương2

    Chương3

    Chương4

    Chương5

    Chương6

    Chương7

    Chương8

    Chương9

    Chương10

    Chương11

    Chương12

    Chương13

    PhầnVIII

  • Chương1

    Chương2

    Chương3

    Chương4

    Chương5

    Chương6

    Chương7

    Chương8

    Chương9

    Chương10

    Chương11

    Chương12

    Chương13

    Chương14

    Chương15

    Chương16

    Chương17

    Chương18

    Chương19

    Chương20

    Chương21

    Chương22

  • PhầnIX

    Chương1

    Chương2

    Chương3

    Chương4

    Chương5

    Chương6

    Chương7

    Chương8

    Chương9

    Chương10

    Chương11

    Chương12

    Chương13

    Chương14

    Chương15

    Chương16

    Chương17

    Chương18

    Chương19

    Chương20

  • Chương21

    PhầnX

    Chương1

    Chương2

    Chương3

    Chương4

    Chương5

    Chương6

    Chương7

    Chương8

    Chương9

    Chương10

    Chương11

    Chương12

    Chương13

    Chương14

    Chương15

    Chương16

    Chương17

    Chương18

    Chương19

    Chương20

  • Chương21

    Chương22

    Chương23

    Chương24

    Chương25

    Chương26

    Chương27

    Chương28

    Chương29

    Chương30

    Chương31

    Chương32

    Chương33

    Chương34

    Chương35

    Chương36

    Chương37

    Chương38

    PhầnXI

    Chương1

    Chương2

  • Chương3

    Chương4

    Chương5

    Chương6

    Chương7

    Chương8

    Chương9

    Chương10

    Chương11

    Chương12

    Chương13

    Chương14

    Chương15

    Chương16

    Chương17

    Chương18

    Chương19

    Chương20

    Chương21

    Chương22

    Chương23

    Chương24

  • Chương25

    Chương26

    Chương27

    Chương28

    Chương29

    Chương30

    Chương31

    Chương32

    PhầnXII

    Chương1

    Chương2

    Chương3

    Chương4

    Chương5

    Chương6

    Chương7

    Chương8

    Chương9

    Chương10

    Chương11

    Chương12

  • Chương13

    Chương14

    Chương15

    Chương16

    PhầnXIII

    Chương1

    Chương2

    Chương3

    Chương4

    Chương5

    Chương6

    Chương7

    Chương8

    Chương9

    Chương10

    Chương11

    Chương12

    Chương13

    Chương14

    Chương15

    Chương16

    Chương17

  • Chương18

    Chương19

    PhầnXIV

    Chương1

    Chương2

    Chương3

    Chương4

    Chương5

    Chương6

    Chương7

    Chương8

    Chương9

    Chương10

    Chương11

    Chương12

    Chương13

    Chương14

    Chương15

    Chương16

    Chương17

    PhầnXV

  • Chương1

    Chương2

    Chương3

    Chương4

    Chương5

    Chương6

    Chương7

    Chương8

    Chương9

    Chương10

    Chương11

    Chương12

    Chương13

    Chương14

    Chương15

    Chương16

    Chương17

    Chương18

    Chương19

    Chương20

    PhầnXVI

    Chương1

  • Chương2

    Chương3

    Chương4

    Chương5

    Chương6

    Chương7

    Chương8

    Chương9

    Chương10

    Chương11

    Chương12

    Chương13

    Chương14

    Chương15

    Chương16

    PhầnXVII

    Chương1

    Chương2

    Chương3

    Chương4

    Chương5

  • Chương6

    Chương7

    Chương8

    Chương9

    Chương10

    Chương11

  • LỜIGIỚITHIỆU

    Chiếntranhvàhòabình(tiếngNga:Войнаимир,Voynaimir)làmộtbộtiểuthuyếtsửthicủaLevNikolayevichTolstoy,đượcnhàxuấtbảnRusskiVestnik in lầnđầu từnăm1865đến1869.Đây là tácphẩmphảnánhmộtgiaiđoạnbitrángcủatoànxãhộiNga,từgiớiquýtộcđếnnôngdân,trongthờiđạiNapoléon,vàđượccoi làmột tronghaikiệt tácchínhcủaTolstoy(tác phẩm thứ hai làAnnaKarenina).Chiến tranh và hòa bình cũng đồngthờiđượcđánhgiálàmộttrongnhữngtiểuthuyếtvĩđạinhấtcủavănhọcthếgiới.

    Tácphẩmmởđầuvớikhungcảnhmộtbuổi tiếp tân,nơicóđủmặtcácnhânvậtsangtrọngcủagiớiquýtộcNgatạikinhkỳSaintPetersburg.Bêncạnhnhữngcâuchuyệnthườngnhậtcủagiớiquýtộc,ngườitabắtđầunhắcđếnHoàngđếNapoléonIvàcuộcchiến tranhchốngPhápsắp tớimàNgasắp tham gia. Trong số những tân khách hôm ấy có công tước AndreiBolkonsky-mộtngườitrẻtuổi,đẹptrai,giàucó,cócôvợLizaxinhđẹpmớicưới và đang chờ đón đứa con đầu lòng.Vàmột vị khách khác là Pierrengười con rơi của lão bá tướcBezoukhov, vừa từ nước ngoài trở về.Tuykhácnhauvềtínhcách,mộtngườikhắckhổvềlýtrí,mộtngườihồnnhiênsôinổisongAndreivàPierrerấtquýmếnnhauvàđềulànhữngchàngtraitrung thực, luônkhátkhaođi tìmlẽsống.Andrei tuygiàucóvà thànhđạtnhưngchánghéttấtcảnênchàngchuẩnbịnhậpngũvớihyvọngtìmđượcchỗđứngcủamộtngườiđànôngchânchínhnơichiếntrường.CònPierretừnướcngoàitrởvềnướcNga,thamgiavàocáccuộcchơibờivàbịtrụcxuấtkhỏiSaintPetersburgvì tội duđãng.Pierre trởvề cốđôMoskva,nơi chachàngđangsắpchết.LãobátướcBezoukhovrấtgiàucó,khôngcócon,chỉcóPierrelàđứaconrơimàôngchưacôngnhận.Mấyngườibàconxacủaông xúmquanh giường bệnh với âmmưu chiếmđoạt gia tài. Pierre đứngngoài các cuộc tranh chấp đó vì chàng vốn không có tình cảm với cha,nhưng khi chứng kiến cảnh hấp hối của người cha lúc lâm chung thì tìnhcảmchaconđãlàmchàngrơinướcmắt.Lãobátướcmấtđiđểlạitoànbộgia sản cho Pierre và công nhận chàng làm con chính thức. Công tướcKuraginkhôngđượclợilộcgìtrongcuộctranhchấpấybèntìmcáchdụdỗPierre.Vốnlàngườinhẹdạ,cảtinnênPierrerơivàobẫyvàphảicướicongáicủalãolàHélène,mộtcôgáicónhansắcnhưnglẳnglơvàvôđạođức.

  • VềphầnAndreichàngquyếtđịnhgởivợchochavàemchămsócsauđógianhậpQuânđộiNga.KhilênđườngAndreimangmộtniềmhyvọnglàcóthểtìmthấyýnghĩacuộcsốngcũngnhưcôngdanhtrênchiếntrường.ChàngthamchiếntrậnđánhAusterlitz-nơiNapoléonIđãđánhtannátquânLiênminhNga-Áo,bảnthânchàngthươngnặng,bịbỏlạichiếntrường.Khitỉnhdậychàngnhìnthấybầutrờixanhrộnglớnvàsựnhỏnhoicủaconngười,kểcảnhữngmơước,côngdanhvàkểcảNapoléonI-vốnlàmộtthầntượngcủa chàng.Andrei được đưa vào trạm quân y và được cứu sống. Sau đó,chàngtrởvềnhàchứngkiếncáichếtđauđớncủangườivợtrẻkhisinhđứaconđầulòng.CáichếtcủaLisa,cùngvớivếtthươngvàsựtiêutancủagiấcmơToulon-cầuArcoleđãlàmchoAndreituyệtvọng.Chàngquyếtđịnhluivềsốngẩndật.CólầnPierređếnthămAndreivàđãphêpháncáchsốngđó.Lúcnày,PierređangthamgiavàohộiTamđiểmvớimongmuốnlàmviệccóíchchođời.

    Mộtlần,AndreicóviệcđếngiađìnhbátướcRostov.Tạiđây,chànggặpNatalia(Natasha)congáigiađìnhcủabátướcRostov.Chínhtâmhồntrongtrắnghồnnhiên và lòngyêu đời của nàngđã làmhồi sinhAndrei.ChàngquyếtđịnhthamgiavàocôngcuộccảicáchởtriềuđìnhvàcầuhônNatasha.ChàngđãđượcgiađìnhbátướcRostovchấpnhận,nhưngchachàngphảnđối cuộc hôn nhân này. Bá tướcBolkonsky (cha củaAndrei) buộc chàngphải đi trị thươngở nước ngoài trong khoảng thời gian làmột năm.Cuốicùng, chàng chấp nhận và xemđó như là thời gian để thử tháchNatasha.ChàngnhờbạnmìnhlàPierređếnchămsócchoNatashalúcchàngđivắng.NatasharấtyêuAndrei,songdonhẹdạvàcảtinnênnàngđãrơivàobẫycủaAnatolecontraicủacôngtướcVassili,nênNatashavàAnatoleđãđịnhbỏtrốnnhưngâmmưubịbạilộ,nàngvôcùngđaukhổvàhốihận.SaukhitrởvềAndreibiếtrõmọichuyệnnênđãnhờPierređemtrảtấtcảnhữngkỷvậtchoNatasha.Nàng lâmbệnh,người chămsócvà thôngcảmchonàng lúcnàylàPierre.

    Vàolúcnày,nguycơchiếntranhgiữaPhápvàNgangàycàngđếngần.Cuốinăm1811,quânPháptiếndầnđếnbiêngiớiNga,quânNgarútlui.Đầunăm1812,quânPháptiếnvàolãnhthổNga.CuộcChiếntranhVệquốcNgabùngnổ.VịtướnggiàMikhailKoutouzovđượccửlàmTổngtưlệnhquânđộiNga.Trongkhiđó,quýtộcvàthươnggiađượclệnhphảinộptiềnvàdânbinh.Pierrecũngnộptiềnvàhơnmộtngàndânbinhchoquânđội.Andreilạigianhậpquânđội,banđầuvìmuốntrảthùtìnhđịch,nhưngsauđóchàngbịcuốnvàocuộcchiến,bịcuốnvàotinhthầnyêunướccủanhândân.TrongtrậnBorodino,dướisựchỉhuycủavịNguyênsoáiKoutouzovquânđộiNga

  • đãchiếnđấudũngcảmtuyệtvời,vớikếtquảlàchiếnthắnglớnlaovềmặttinhthần.Andreicũngthamgiatrậnđánhnàyvàbịthươngnặng.Tronglánquâny,chànggặplạitìnhđịchcủamìnhcũngđangđauđớnvìvếtthương.Mọinỗi thùhậnđều tanbiến,chàngchỉcòn thấymộtnỗi thươngcảmđốivớimọingười.Chàngđượcđưavềđịaphương.Trênđườngdi tản, chànggặp lạiNatashavà tha thứchonàng.VàcũngchínhNatashađãchămsócchochàngchođếnkhichàngmất.

    SautrậnhuyếtchiếnởBorodino,quânNgarútkhỏiMoskva.QuânPhápchiếmđượcMoskvanhưngcótâmtrạngvôcùnglosợ.PierretrởvềMoskvagiảdạngthànhthườngdânđểámsátNapoléon.Nhưngâmmưuchưathựchiệnđượcthìchàngbịbắt.Trongnhàgiam,PierregặplạiPlatonKarataev,một triết gia nôngdân.Bằngnhững câu chuyện củamình, Platon đã giúpPierrehiểuthếnàolàcuộcsốngcónghĩa.

    QuânNga bắt đầu phản công và tái chiếmMoskva.Quân Pháp rút luitronghỗnloạn.NướcNgathắnglợibằngchínhtinhthầncủacảdântộcNgachứ không phải do một cá nhân nào, đó là điều Koutouzov hiểu cònNapoléonthìkhông.Sauchiếnthắng,KoutouzovmuốnchonướcNgađượcnghỉngơichứchẳngmuốncanthiệpthêmgìvàotìnhhìnhchâuÂu.

    TrênđườngrútluicủaquânPháp,PierređãtrốnthoátvàtrởlạiMoskva.Chàng hay tinAndrei đãmất và vợmình cũng vừamới qua đời vì bệnh.ChànggặplạiNatasha,mộttìnhcảmmớimẻgiữahaingườibùngnổ.PierrequyếtđịnhcầuhônNatasha.Năm1813,haingười tổchứcđámcưới.Bảynămsau,họcóbốnngườicon.Natashalúcnàykhôngcònlàmộtcôgáivôtưhồnnhiênmàđãtrởthànhmộtngườivợđúngmực.Pierresốnghạnhphúcnhưngkhôngchấpnhậncuộcsốngnhàntản.Chàngthamgiavàonhữnghộikín-đólàcáctổchứccáchmạngcủanhữngngườithángChạp.

  • PhầnI

    Chương1

    -Đấycôngtướcthấychưa:GenesvàLucquenaychỉcònlànhữngthái

    ấp,nhữngđiềntrangcủadònghọBuônapáctê[1]

    màthôi.Này, tôixinbáotrước:hễcôngtướccònchorằnghiệnnaychúngtachưaởtrongtìnhtrạngchiến tranh, hễ công tước còn dám bào chữa cho những hành động nhơnhuốcvàtànbạocủatênMavươngphảnCơđốcấy(quảtìnhtôicũngtinrằnghắnchínhlàMavương-thìtôikhôngcóquenbiết,khôngcóbạnbègìvớicôngtướcnữađâu,côngtướckhôngcònlà“kẻnôlệtrungthành”củatôinhưcôngtướcvẫnnói.Nào,thôi,phảihỏithămsứckhỏecôngtướcđãchứ!Tôilàmchocôngtướcđâmhoảngsợthìphải,côngtướcngồixuốngđi,rồikểchuyệnchotôinghe.

    AnnaPavlovnaSerer,ngựtiềnphunhâncótiếng,rấtthâncậnvớihoànghậuMariaFeodorovna,nóinhưvậykhiphunhânrađóncôngtướcVaxili,mộtnhânvậtquantrọngvàcóchứcvịcao,vàlàngườiđầutiêntốihômnayđến dự buổi tiếp tân của phu nhân. Bấy giờ là vào tháng bảy năm 1805.AnnaPavlovnahođãmấyhômnay,phunhânbịbệnhcúm-phunhânnóithế(hồiấycúmlàmộtdanhtừmới,rất ítngườidùng).Buổisángmộtgianhânmặcáodấuđỏđiphânphátnhữngtấmthiếpmờinhấtloạtviết:

    “Thưabá tướchay (thưacông tước),nếubá tướckhôngcóviệcgìhayhơnvàkhôngcóýquálosợphảingồisuốtcảbuổitốivớimộtngưòiđànbàđauốmtộinghiệp,thìtôisẽrấtvuisướngđượctiếpbátướctạinhàtừ7đến10giờ.AnnetteScherer”.

    Lúcnàycôngtướcvừabướcvàophòng,mìnhmặcphẩmphụcthêukimtuyến,chânđigiàycóbíttấtcao,ngựcđeohuânchương,khuônmặtphẳngđẹptrôngrấttươitỉnh.Côngtướcđáp,khônghềmảymaylúngtúngtrướccáchtiếpđóncủanữchủnhân:

    -Trời,nhiếcmócđộcđịathế!

    CôngtướcnóimộtthứtiếngPhápcầukỳ,thứtiếngmàchaôngchúngtakhôngnhũngdùngđểnóichuyện,màcònđểsuynghĩnữa;côngtướclạicómộtgióngnóidìudịuvàkhoandungđặcbiệtcủamộtngườiquyềnquíđãlõiđờitrongxãhộithượnglưuvàtrongcungđình.CôngtướclạigầnAnna

  • Pavlovna,cúicáiđầuhóibóngnhoáng,xứcnướchoathơmphứcxuốnghôntayphunhânrồithoảimãibuôngngườixuốngđi-văng.

    -Trướchết,xinbàbạnchobiếtsứckhỏerasao?-côngtướclạinói-Xinphunhânnóirõchotôiđượcyênlòng?

    Côngtướccũngvẫnnóivớigiọngnhưtrướcnhưngtrongcáigiọngnhãnhặnvàđượmvẻáingạivẫnđểlộsựthờơ,thậmchícảsựmỉamai.

    AnnaPavlovanói:

    -Tinh thần đã đau khổ thì người cònmạnh khỏe sao được?Thời buổinày,làngườicótâmhuyếtaicóthểbìnhthảnđược?Côngtướcởlạichơicảbuổitốinhé!

    -ThếcònbuổidạhộicủađạisứAnhthìsao?Hômnaylàthứtư.Tôicầnphảiđiđếnđấychocómặt.Congáitôinósẽghélạiđâyđưatôiđi.

    -Tôivẫntưởngbuổidạhộiđãhoãnnrồikiađấy.Tôixinthúthậtnhữngtròhộihèvàbắnpháohoaấyđãbắtđầutrởthànhnhạtthếch.

    -Họmàbiếtphunhânmuốnthế,thìhọđãhoãnnbuổidạhộirồi-côngtướcnói theo thóiquen,nhưmộtchiếcđồnghồđã lêndâysẵn,nóinhữngđiềumàmìnhcũngkhôngmuốnngườitatinlàthật.

    - Thôi xin ông đừng làm khổ tôi nữa… Này, về cái tin cấp báo củaNovoxilxovngườitaquyếtđịnhgì?Việcgìngàicũngbiếtkiamà.

    Côngtướcnói,giọnglạnhnhạtvàchánchường:

    -Tôibiếtnóithếnàođây?-Ngườitaquyếtđịnhgìư?NgườitachorằngBuônapáctêđãđinướcliều,vàtôitintacũnglàmnhưthế.

    CôngtướcVaxilibaogiờcũngnóigiọnguểoảinhưmộtdiễnviênđọcmộtvai tuồngđãquácũ.AnnaPavlovnaSerer thì trái lại, tuyđã trònbốnmươituổi,nhưngvănhăngháisôinổi.Tỏrahăngháiđãthànhmộtchứcvụxãhộicủaphunhân,vàđôikhi,mặcdầukhôngmuốn,phunhâncũngvẫnlàmravẻhăngháiđểkhỏiphụlòngmongđợicủanhữngngườiquenbiết.NụcườinửamiệngluônluônphảngphấttrêngươngmặtAnnaPavlovnatuykhôngănkhớpvớinhữngnétmặtđãtànphai,nhưngcũngnóilênrằngphunhânchẳngkhácgìđứatrẻđượcnuôngchiều,vẫncóýthứcvềcáitậtđángyêucủamình,một cái tậtmàphunhânkhôngmuốn,không thểvàkhôngthấycầnphảisửachữa.

    Giữachừngcâuchuyệnvềlìnhhìnhchínhtrị,AnnaPavlovnabỗnghănglên:

  • -Ồ,thôiđừngnóitớicáinướcÁoấyvớitôinữa!Cóthểlàtôichẳnghiểutígì,nhưngnướcÁoxưanaykhônghềmuốncóchiếntranh.Nóphảnbộichúngta.MộtmìnhnướcNgasẽphảicứuchâuâu.Đấngânchủcủachúngtabiếtrõsứmệnhcaocảcủangườivàsẽtrungthànhvớisứmệnhđó.Tôichỉtincóthếmàthôi.Đứcvuanhântừvàkỳdiệucủatasẽphảilĩnhlấycáitráchnhiệmtrọngđạinhấttrênthếgiới;ngườinhântừvàquíhóanhưvậynênThượngđếsẽkhôngbỏngườiđâu,vàNgườisẽlàmtrònsựphótháccủaTrờilàbópchếtconquáixàcáchmạngnayđãtrởnênghêtởmhơnbaogiờhếtvìhiệnthâncủanólàcáitênsátnhânkiêmđạotặckia.Chúngtasẽphảimộtmìnhtrả thùchomáucủachínhnghĩađãđổ.Cònbiếthyvọngvàoainữa,thưangài?NướcAnhvớicáiđầuócconbuôncủanósẽkhôngbaogiờhiểunổi cái độ lượngnhư trời bể củahoàngđếAlecxandr.Nóđã từ chốikhôngchịurútkhỏiđảoMalta.Nómuốntìmxemphíasaucáchànhđộngcủachúngtacóthâmýgì.NgườiAnhđãnóigìvớiNovoxilxov?…Chẳngnóigìcả.Họkhônghiểu,màcũngkhôngthểhiểunổicáilòngvịthacaocảcủaĐứchoàngthượng, làngườikhôngbaogiờlàmgìchobảnthânmình,màsẵnlònglàmtấtcảchohạnhphúccủathiênhạ.Họhứanhữnggìnào?Khônghứagìcả.Màdùcóhứathìhọcũngchẳnglàmgìđâu!NướcPhổđãtuyênbốrằngBonapartelàvôđịchvàtoànthểchâuÂukhôngcòncócáchgìchốnglạihắnnữa…Tôikhôngtinmột lờinàocủaHardenberghaycủaHaugevits.Cáinền trung lập trứdanhcủanướcPhổchẳngqua làmột cáibẫy. Tôi chỉ tin ở Thượng đế và tin vào sự thụmệnh thiêng liêng của vịhoàngđếkínhyêucủachúngta.NgườitasẽcứuđượcchâuÂu…

    AnnaPavlovnabỗngdừng lại,mỉmcườinhưđể tựchếgiễucái tháiđộbồngbộtcủamình.

    Côngtướcmỉmcườinói:

    - Tôi trộm nghĩ giá phu nhân được cử làm sứ giả thay ông VinVintxengherodthânmếncủachúngtathìphunhânđãbắtvuaPhổưngthuậnđứtđirồi.Phunhânhùngbiệnthếkiamà.Phunhânchotôichénđíchứ?

    - Sắp có đấy ạ-AnnaPavlovna bấy giờ đã bình tĩnh lại. Phu nhân nóithêm:

    -Ànày,trongcácvịtânkháchcủatôihômnaysẽcóhainhânvậtrấtthúvị;đólàtửtướcMortenmar,ôngtalàthônggiavớihọMontmorencyquahọRohans,một trong những dòng dõi quý phái bậc nhất ở Pháp.Đó làmột

    người Pháp lưu vong hạng chân chính đấy[2]

    . Sau nữa là giáo sĩMoriot,

  • chắcngàicũngcóbiếtconngườitrítuệuyênthâmấychứ?Moriotđãđượchoàngthượngtiếp,chắcngàicóbiết?

    -Ôtôisẽrấtlấylàmhânhạnh.-Rồicôngtướcnóithêm,giọngđặcbiệtlơđễnhnhưvừasựcnhớrađiềugì,nhưngthựcracôngtướcđếnđâyhômnaymụcđích chính cũng chỉ là đểhỏi việc ấy. -CóphảiHoàng thái hậumuốnbổnhiệmnam tướcFunke làmbí thư thứnhấtởViênkhông?Hìnhnhưcáiôngnamtướcấyđụclắmthìphải.

    SốlàcôngtướcVaxilimuốntiếncửconmìnhnhưnglúcbấygiờ trongtriềungườitalạiđangxinHoàngtháihậulochứcấychonamtước.

    AnnaPavlovnalimdimđôimắt,ýmuốnnóiphunhânhayaicũngđềucóquyềnphêphánnhữngđiềumàđủcHoàngtháihậuđãthíchlàmhaymuốnlàm.Phunhânchỉnóigọnmộtcâu,giọngbuồnvàxẵng:

    -NamtướcFunkelàdobàchịcủaHoàngtháihậugửigắmđấy!

    KhiAnna Pavlovna nói đếnHoàng thái hậu, gươngmặt của phu nhânchợtlộvẻsùngkínhvàngưỡngmộchânthành,phalẫnvớivẻbuồnrầu:cứmỗilầnnhắcđếnHoàngtháihậulàphunhânnhưvậy.

    PhunhânnóirằngđứcHoàngtháihậucólòngtrọngnểnamtướcFunkelắm,-rồikhóemắtcủaphunhânlạiđượmvẻbuồnrầunhưcũ.

    Côngtướclặngthinh,vẻthảnnhiên,AnnaPavlovnavốncóđủcáikhéoléo tếnhịvànhạybéncủamộtngườiđànbàvàmộtnữquanquen ravàochốncungđình;phunhânmuốnchâmchíchcôngtướcmộttí,vìôngtađãdámnghĩnhưvậyvềmộtnhânvậtđượctiếncửvớiHoàngtháihậu,nhưngđồngthờiphunhâncũngmuốnanủicôngtước.Phunhânnói:

    -Ànày,đểnóiđếnviệccửanhàcôngtướcmộtthể,chắccôngtướccũngbiếtlàquýtiểuthư,từkhibướcchânvàocuộcđờigiaotế,đượcmọingườirấtyêuchuộng.Aicũngbảolàtiểuthưđẹpnhưánhtháidương.

    Côngtướcnghiêmmìnhđểtỏýkíchcẩnvàcảmkích.

    Saumộtphútyên lặng,AnnaPavlovnanhíchđếngầncôngtướcvàdịudàngmỉmcười,dườngnhưđểtỏrằngcâuchuyệnvềchínhtrịvàxãgiaođãchấmdứt,vàbâygiờđếnlượtnhữngmẩuchuyệntâmtình:

    -Tôithườngnghĩrằngđôikhihạnhphúctrênđờiđượcphânphốithậtbấtcông. Tại sao số phận lại cho ngài hai người con đáng yêu như vậy. TrừAnatol,cậuconútcủangài,màtôikhôngưa-phunhânnóithêm,lôngmàynhướncaolên,giọngquyềnhànhvàdứtkhoát-Màcôngtướclạilàngườiít

  • biếtgiátrịcủaconmìnhhơncả,vìvậycôngtướcquảkhôngđángđượchaingườiconnhưthế.

    Vàphunhânmỉmcười,nụcườiphấnkhởi.

    Côngtướcnói:

    -Phunhânbảotôilàmthếnàođược?NếucóLavaterởđâythìôngtasẽ

    bảotôikhôngcócáiulàmcha[3]

    .

    -Thôiđừngđùanữa.Tôiđangnóichuyệnđứngđắnkiamà.Côngtướcạ,tôikhôngvừalòngvềcậucontraiútcủangàicholắm.Cáinàytacũngnóiriêngvớinhauthôi(gươngmặtcủaphunhânlạilộvẻbuồnrầu),trongcungđứchoàng tháihậuhọcónóiđếncậu tađấy,và lấy làmáingạichocôngtước.

    Côngtướckhôngđáplại,nhưngphunhânvẫnlặngthinhnhìncôngtước,vẻ tư lự,chờđợicông tước trả lời.Công tướcVaxilicaumày.Cuốicùng,côngtướcnói:

    - Tôi còn biết làm thế nào được? Phu nhân biết đấy, tôi đã làm tất cảnhữnggìmàmộtngườichacóthểlàmđểdạydỗchúngnó,thếmàrốtcụccảhaiđứa lớn lênvẫn thànhhai thằngngốcnhư thường.Thằng Ippolit thì ítnhấtcũngcònlàmộtthằngngốchiềnlành,chứthằngAnatolthìthậtlàmộtthừngngốcngỗngược.Đấychỉlàkhácnhaucóthế.

    Trong khi nói, công tước mỉm cười không được tự nhiên như thườngngày,nhưnglạicóvẻphấnkhởihơn,rồiđộtnhiênhaibênmépnhănlạiđểlộcáigìthôbỉvàkhảố.

    -Nhữngngưởinhưcông tước thì có con làmgì?Giá công tướckhônglàmcha,thìtôithậtkhôngthểcóđiềugìchêbaicôngtướcđượcnữa,-AnnaPavlovnanói,mắtngướcnhìnlêncóvẻđămchiêusuynghĩ.

    -Tôilàkẻnôlệtrungthànhcủaphunhân,vàchỉvớiphunhântôimớicóthếthúnhậnđiềunày,contôi-nólàmốiluỵcủađờitôi-nóquảlàcâythậptựmàtôiphảiváclênvai.Tôitựcắtnghĩachomìnhnhưvậyđấy.Biếtlàmthếnàođược?

    Côngtướcngừngnóivàkhoáttaymộtcái,ngụýlàmìnhđànhcamchịuphụctùngsốmệnhácnghiệt.

    AnnaPavlovnatrầmngâmmộtlúcrồinói:

    -NgàichắcchưabaogiờnghĩđếnviệccướivợchocậuAnatolphágia

  • chitửcủangàinhỉ.Ngườitathườngbảolàgáiquáthờithìhaycócáithóilàmmaimối.Tôichưacảmthấymìnhcócáithóiấy,nhưngtôicóbiếtmộttiểu thư phải chịu khổ sở nhiều vì ông bố, đó làmột người họ hàng củachúngtôi,mộtcôngtướctiểuthưhọBonkonxki.

    CôngtướcVaxilikhôngđáp,nhưngvớicáitríxétđoánvàcáikýứcrấtnhạycủanhữngngườithuộcgiớixãgiao,côngtướcliềnkhẽnghiêngđầuđểchứngtỏmìnhđãlãnhhộivàđãquantâmđếnnhữngđiềumáchbảocủaphunhân.

    -Phunhâncóhiếtkhông,cáithằngAnatolấytiêucủatôimỗinămđếnbốnvạnrúp,-côngtướcnói,hẳnlàôngtakhôngđủsứckìmhãmdòngtâmtưbuồnbãcủamình.Côngtướcimlặngmộtlúc:

    -Cứnhưthếnày,rồinămnămnữakhôngbiếtsẽrasaođây?

    -Àlàmchathìhơnngườitaởchỗđấy.

    -Thếcôngtướctiểuthưcủaphunhâncógiàukhông?

    -Ôngbốcôtarấtgiàunhưngrấthàtiện.Ôngcụhiệnnayởthônquê.ĐóchínhlàcôngtướcBolkonxkinổitiếng,đãvềhưutừthờitiênđế,màngườita thường gọi đùa là ông vua nước Phổ.Ông ta là người rất thôngminh,nhưngcónhiềucáigàndởrấtkỳquặc,lạirấtkhótính.Tộinghiệpchoconbé,nóthậtđếnkhổ,côngtướctiểuthưcómộtngườianhcáchđâyítlâuvừakếthônvớicôLizaMainen,vàlàmsĩquanphụtáchoKutuzov.Hômnayngườianhcũngđếnđây.

    CôngtướcbỗngdưngcầmlấytayAnnaPavlovnavàkhônghiểutạisaokéophunhâncúithấpxuống,rồinói:

    -Này,bạnAnnetthânmến,bạndànxếphộtôiviệcấy,tôisẽsuốtđờilàkẻnôlệtrungthànhcủabạn,làkẻnôlệ,nhưlãotrưởngthôncủatôithườngviếttrongbáocáo,côấyconnhàthếgia,côấygiàu:tôichỉcầncóthế.

    Vớinhữngcửchỉ thoảimái, thânmậtvàđẹpmắtmàôngvẫncó,côngtướccầmbàntaycủangựtiềnphunhânđưalênmôihôn,vàlắclắc,rồingồingườitrênghếbành,đưamắtnhìnphíakhác.

    AnnaPavlovnanghĩngợimộtlátrồinói:

    -Được,đểtôisẽnóichuyệnvớiLiza(vợcôngtướcBolkonxkitrẻtuổi)ngayhômnay.Cólẽrồiviệcnàysẽthành.Giađìnhnhàôngsẽlànơitôitậpsựlàmgáigià.

  • Chương2

    TrongphòngkháchcủaAnnaPavlovna,tânkháchđãbắtđầuđếnmỗilúcmộtđông.Họ lànhữngngười thuộc lớpquí tộc taimắtnhấtởPetersburg,nhưnglạigiốngnhauởchỗcùngchungmộtxãhội.CóngườicongáicủacôngtướcVaxililànàngElendiễmlệ,ghélạiđâyđểcùngchađếndựbuổidạ hội của đại sứAnh.Nàngmặc y phục khiêu vũ, có đeo phù hiệu củaHoànghậutrênngực.

    Lạicócông tướcphunhânBolkonkayanhỏnhắn,một thiếuphụrất trẻtuổinổitiếnglàngườiđànbàcóduyênnhấtPetersburg,vừamớilấychồngmùađôngnămngoáivàbâygiờkhôngđếndựbuổidạhội lớnvìđangcómang,nhưngvẫncóthểđếndựnhữngbuổikếtiếptânnhonhỏnhưthếnày.Có cả công tước Ippolit con trai của công tước Vaxili, cùng đến vớiMontmorency để giới thiệu ông này: lại còn có giáo sĩ Moriot và nhiềungườikhácnữa.

    HễcóvịkháchnàomớigặpAnnaPavlovnalạinói:

    -Ngàichưachắcgặp-hoặclà-ngàichắcchưacódịpquenvới“dìtôi”-rồitrịnhtrọngdẫnhọđếngầnmộtbàgiàbéloắtchoắtđầutócthắtnơcaongồnngộn,vừatừphòngbênlữngthữnghiệnra.

    Khicác tânkháchbắtđầutụ tập,AnnaPavlovnalần lượtgiới thiệutêntừngngườimộtmớichậmrãiđưatừngvịkháchđếnchỗ“dìtôi”,rồiluirachỗkhác.

    Tấtcảcáctânkháchđềulàmtrònlễnghithămhỏicácbàdìmàchẳngaibiết,chẳngaithích,vàchẳngaicầnđến.AnnaPavlovnavẻthôngcảmtrịnhtrọngvàbuồnrầu,chămchútheodõinhữnglờichàohỏicủahọlặnglẽtánthưởng.Vịtânkháchnàocũngđượcnghe“dìtôi”dùngnhữnglờilẽgiốngnhauđểnóivềsứckhỏecủakhách,sứckhỏecủamìnhvàsứckhỏecủaĐứcHoàngtháihậu-nhờtrờiNgườinàyđãkhỏehơntrước.Vịkháchnàođếnchàohỏixongcũngluiravớimộtcảmgiácnhẹnhõmnhưvừalàmtrònmộtnhiệmvụnặngnề,nhưngvìxãgiaonênaicũngcốsaokhônglộvẻhấptấpkhibỏđi,đểrồisuốtbuổitốikhôngđếnvớibàgiàấylầnnàonữa.

    Công tướcphunhânBolkonxkayacómang theomộtmẫuđồ thêuđanglàmdởđựngtrongmộtcáitúinhỏbằngnhungthêukimtuyến.Phíatrênđôimôi xinh xắn của nàng phơn phớtmột lớp lông tơ óngmịn,môi trên củanànghơingắnnênkhôngchekínhếthàmrăngcửa,nhưngcáiđóchỉ làm

  • chonàngthêmduyêndángvàdễthươngkhinànghémiệnghoặckhinàngngậmmiệnglại,thỉnhthoảngmôitrênlạihơinhôravàtrôngnànglạicàngthêmduyêndáng.ởnhữngngườithiếuphụthậtcóduyênbaogiờcũngthế:khuyếtđiểmcủanàng-cáimôitrênhơingắnvàcáimiệngluônhémở-hìnhnhưlàmthànhmộtvẻđẹpđặcbiệt,chỉriêngnàngmớicó.

    Ainhìn thấyngười thiếuphụxinhxắnsắp làmmẹnàycũngphải thíchmắt;trôngnàngthậtlinhhoạt,trànđầysứckhỏe,tuycómangmàvẫnungdungnhẹnhõmnhưkhông.Nhữngngườigiàcảhaynhữngthanhniêncaucó,buồnbực,chỉcầnđứnggầnnàngvànóichuyệnvớinàngmộtlúclàcócảmgiácnhưchínhmìnhcũngđâmragiốngnàng.Aiđãtừrngnóichuyệnvớinàng,đãđượcthấynụcườitươisángvàhàmrăngtrắngbóngcủanàngluôn luôn lộ rõmỗikhinàngnói,cũngđềunghĩ rằngmìnhhômnaychắcphảinhãnhặnđángyêuhơnmọibậnnhiều.Màaicũngnghĩnhưthế.

    Côngtướcphunhânnhỏnhắnchânhơinhúnnhẩybướctừngbướcngắnnhanhnhẹnđivòngquachiếcbàn,taycầmtúinữcông,rồivéntàáongồixuống đi-văng bên cạnh chiếc ấm xamova bằng bạc, vẻ tươi vui, tưởngchừngtấtcảnhữnggìmànànglàmcũngđềulàmộtcuộcvuichomìnhvàchotấtcảngườixungquanh.

    Nànggiởtúithêuravànhìnmọingười,nói:

    -Tôimang cả đồnữ công của tôi đến đây này - rồi quay sangnữ chủnhân,nàngtiếp-ChịAnnet,chịxemđừngcóchơikhămemđấynhé!Tronggiấychịcóviếtrằngđâylàmộtbuổitiếptânrấtnhỏ,thànhthửchịxem,emănmặcthếnàycóchánkhông?

    VànàngdanghaitayrachoAnnaPavlovna.Pavlovnathấyrõchiếcáodàixámtrangnhãthêuđăngten,phíadướingựccóthắtmộtgiảilụarộngkhổ.AnnaPavlovnađáp:

    -Cứyêntâm,Lizaạ,côbaogiờchảlàngườixinhnhất!-Vẫnmộtgiọngnhưcũ, công tướcphunhânquay sangmộtvị tướngnói tiếp -Ngàixem,chồngtôibỏtôiđểđitìmcáichếtngoàichiếntrườngđấy!-ĐoạnnànglạiquaysangcôngtướcVaxilinóiluôn-Xinngàichobiết,tạisaolạisinhracáitròchiếntranhđángghétấylàmgì?-Rồi,khôngđợicâutrảlời,nànglạiquaysangnóivớitiểuthưElendiễmlệ,congáicôngtướcVaxili.

    -Côngtướcphunhâncóduyênquánhỉ?-côngtướcVaxilinóinhỏvớiAnnaPavlovna.

    Côngtướcphunhânnhỏnhắnđếnđượcmộtlúcthìthấymộtchàngthanh

  • niên to béo đẫy đà,mắt đeo kính, bước vào phòng. Tóc chàng húi ngắn,mìnhmặclễphụcmàunâu,sơmicổcaoquầnmàunhạttheothờitrangbấygiờ.ChàngthanhniêntobéoấylàconriêngcủabátướcBazukhovmộtđạithầnnổitiếngthờihoànghậuEkaterinavàhiệnnayđangđauốmngắcngoảiởMoskva.Chàngđiduhọcởnướcngoàimớivề,chưanhậnchứcgì,vàđâylà lầnđầu tiênchàngdựmộtbuổidạhộicủagiớixãgiao,AnnaPavlovnatiếpchàngbằngmộtcáigậtđầudànhchonhữngngườiởbậcthấpnhấttrongcái thang phẩm trật của phòng khách này.Nhưng tuy dùng lối chào hạngthấpnhưvậy,khithấyPiotrvào,gươngmặtcủaphunhânvẫnlộvẻlosợ,giốngnhưkhingườitathấymộtcáigìđóquálớnvàkhôngđúngchỗ.KểrathìsovớicáctânkháchnamgiớikháctrongphòngPiotr,cũngcótolớnhơnítnhiều,nhưngsởdĩphunhânlosợlạichínhlàvìcáinhìnthôngminhrụtrè, đôimắt tinh tếmà tự nhiên đã làm cho chàng khác hẳn tất cả các tânkháchkháccómặttrongphòng.

    - Ông Piotr, ông có lòng tốt đến thămmột người đàn bà đau ốm, tộinghiệp,thậtlàquíhóaquá!-AnnaPavlovnanói,mắtlolắngliếcnhìnbàdìtrongkhidẫnPiotrđếngầnbàta.Piotrnóilúngtúngmấytiếnggìchẳngaihiểu,mắt vẫn nhìn xung quanh như đang tìmkiếmmột cái gì.Chàng cúichàocôngtướcphunhân,miệngmỉmcườivuisướng,mừngrỡnhưkhigặpđượcmộtngườiquenthân,rồiđếnchàobàdì.NhữngđiềulosợcủaAnnaPavlovnakhôngphảilàkhôngcólýdo,bởivìPiotrkhôngđợibàgiànóivềsứckhỏecủaĐứcHoàng tháihậuchoxongđãquaygót toanbỏđi.AnnaPavlovnahoảnghốtkiếmlờingănchànglại.Phunhânnói:

    -ÔngchắcchưaquengiáosĩMoriotchứ?Ôngtalàmộtngườirấtthúvị.

    -Có,tôicónghenóiđếncáikếhoạchhòabìnhvĩnhviễncủaôngta,kếhoạchấyrấthay,nhưngkhólòngmàthựchiệnđược.

    -Ôngthấythếà?-AnnaPavlovnanóimộtcâulấylệ,đểrồi trởvềvớinhữngcôngviệccủabàchủnhà,nhưngPiotrlạiphạmlỗixãgiaongượclại.Lúcnãy,chưanghehếtlờibàdì,chàngđãvộibỏđi;bâygiờthìchànglạichuyệnquánhiều làmchongười tiếpchuyệnphảidừng lạinghe trongkhiđangmuốnđichỗkhác.Piotrđầunghiêngvềphíatrước,haichânchạngra,bắtđầuchứngminhchoAnnaPavlovnahiểurõtạisaochàngtachorằngcáikếhoạchcủaônggiáosĩkialàmộtảotưởng.

    -Tasẽbànchuyệnnàysau.-AnnaPavlovnamỉmcườinói.

    Vàsaukhiđãthoátkhỏichàngthanhniênkémxãgiaokia,phunhânliềntrởvềvớinhiệmvụbàchủnhà,tiếptụclắngtainghengóngvàđưamắtnhìn

  • quanh,xemchỗnàocâuchuyệnhơitẻthìlậptứcđếntiếpứng.Nhưmộtôngchủxưởngdệt,saukhiđãcắtđặtthợthuyềnđâuvàođấy,bắtđầuđiđilạilạitrongxưởng,vàhễchỗnàomáyngừngchạyhaychỗnàocóthoiđưaquáto,cótiếngcótkétbất thườnglàvộivãđếntậnnơiđểhãmmáylạihaychữachonóchạyđều.AnnaPavlovnacũngđiđilạilạitrongphòngkhách,thỉnhthoảng lại gầnmột nhóm nào đó im hơi lặng tiếng hoặc nói chuyện quánhiềuvànóimộtcâuhaychuyểnmộtngườinàođósangnhómkhác,đểđiềuchỉnhchobộmáynóichuyệnchạyđềuđúngmực.NhưngtrongtấtcảnhữngmốiloấyvẫnthấyphunhânengạinhấtvềPiotr.PhunhânlolắngnhìntheoPiotrkhichàng lạigầnmộtnhóm tânkháchđứngquanhMontmorencyđểnghexemhọnóinhữnggì,rồilạiquaysangmộtnhómkhácđanglắngnghegiáosĩMoriotnóichuyện.Piotr từ trước tớinayănhọcởnướcngoàinênbuổitiếptâncủaAnnaPavlovnahômnaylàbuổiđầutiênchàngđượcdựtừkhitrởvềNga.PiotrbiếtrằngđâylànơitụhọpcủatoànthểgiớitríthứcởPetersburg,chonênmắtchàngcứđưanhìnkhắpbốnphía,háohứcnhưmấtmộtđứatrẻcontrongmộtgianhàngbánđồchơi.Chàngluônsợbỏlỡmấtmộtcâuchuyệnlýthúmàchàngcóthểngheđược.Nhìnvàonhữngvẻmặttrangnhãvàđầytựtintậphợpnơiđây,chàngluônluônchờnghemộtcáigìđặcbiệt lý thú.Cuối cùngPiotr lại gầngiáo sĩMoriot.Chàngnghe loángthoáng câu chuyện có vẻ thú vị bèn đứng lại lắng nghe, chờ dịp để nói ýmìnhra,nhưnhữngngườitrẻtuổithườngthíchlàm.

  • Chương3

    TốitiếptâncủaAnnaPavlovnađãcóđà.Tiếngthoiđưaởkhắpnơingheđềuđềuvàliêntục.Ngoàidìtôibêncạnhchỉcómộtphunhângiàcómặtgầygòtiềutuỵnhưđãkhócnhiều,phầnnàoxalạởnơigiaotếquantrọngnày,tânkháchđãphânralàmbanhóm.

    Mộtnhómquâyquầnchungquanhgiáosĩ,nhómnàygồmnhiềukháchnamgiớihơnlànữgiới.Trongnhómthứhai,nhómcủathanhniên,thìtrungtâm là công tước tiểu thưElendiễm lệ congái công tướcVaxili, và côngtướcphunhânBolkonxkaya,ngườinhỏnhắn,hồnghào,hơiđẫysovớituổitrẻ của nàng. Trong nhóm thứ ba, trung tâm là Montmorency và AnnaPavlovna.

    Tửtướclàmộtthanhniênđẹptrai,dungmạodịudàng,phongcáchnhãnhặn.Hẳn trong thâm tâmôngvẫn tự phụmình là bậc danh sĩ, nhưngbềngoàithìcũngtheogiáodụcthượnglưumàlàmravẻmộtconngườinhúnnhườngđemtrítuệcủamìnhhiếnchotânkháchởđâythưởngthức.HẳntửtướclàmộtmóncỗtrọngyếucủaAnnaPavlovnatrongbuổichiêuđãihômnay.Chẳngkhácnàomộtngườiđầubếpgiỏibiếtđemmộtmónthịtbòmàngườitasẽkhôngmuốnănnếutrongthấynóởnơibếpnúcbẩnthỉu,dọnlênthànhmộtmónănsang trọng tuyệtvời, trongbuổi tốinayAnnaPavlovnalần lượt đem tử tước ramời khách trước rồi đến lượt giáo sĩ, coi họ nhưnhữngmónănthanhnhãtuyệtvờivậy.TrongnhómMontmorencyngườitabànngayđếnvụámsátcôngtướcDAnghiên.Tửtướcchorằngsởdĩcôngtước D Anghiên bị ám sát là vì có lòng khoan dung độ lượng vàBuônnapactêthùcôngtướcvìnhữnglýdoriêng.

    -Hayđấy!Tửtướckểchochúngtôinghevới!-AnnaPavlovnanói,cảmthấy vui vì câu nói này phảng phất cái phong vị thời Luis - Tử tước kểchuyệnchochúngtôingheđi!

    Tửtướcnghiêngmìnhlĩnhývànhãnhặnmỉmcười,AnnaPavlovnamờikháchđếnngồiquanhtửtướcđểnghechuyện.Phunhânnóithầmvớingườingồicạnh:“TửtướccóquenriêngĐứcôngđấy!”,rồiquaysangmộtngườithứhai,phunhânnói“Tửtướckểchuyệnthúlắmkia!”-xonglạinóithêmvớimộtngườithứba:“Ngườithượnglưuthoạtnhìnbiếtngay!”,vàtửtướcđượcđemrađãikhách,tựanhưmộtmiếngthịtbòrántrênmộtcáiđĩanónghổicócảrauthơm,dướihìnhthứctrangnhãnhấtvàcólợinhấtchotửtước.

  • Tửtướccũngmuốnbắtđầucâuchuyện,bènmỉmcườimộtnụcườitếnhị.

    -TiểuthưElen,mờitiểuthưđếnđây!-AnnaPavlovnanóivớivịcôngtướctiểuthưxinhđẹpđangngồihơixamộttí,làmthànhtrungtâmcủamộtnhómkhác.

    CôngtướctiểuthưElenmỉmcười,nàngđứngdậyvớicáinụcườikhôngthayđổicủamộtgiainhântuyệtsắcnởtrênmôitừkhinàngmớibướcvàophòngkhách.Trongtiếngsộtsoạtkhekhẽcủachiếcáokhiêuvũtrắngtinhviềnđăng-tenvànhiễubồng,vàrựcrỡvớiđôivai trắngngần,mớtócóngmượtvànhữnghạtkimcươnglấplánh,nàngđiquagiữanhữngngườiđànôngđangrẽrahaibên,cứbướcthẳngkhôngnhìnai,nhưngmỉmcườivớimọingười,dườngnhưđangthânáibanchohọcáiquyềnchiêmngườngvẻđẹpcủavócngười,củađôivaiđầyđặn,củabộngựcvàkhoảnglưngđểhởrấtrộngtheolỗiphụcsứcthờibấygiờ.Vàdườngnhưmangtrênngườitấtcảvẻhàohoacủađêmtiếptân,ElenđếncạnhAnnaPavlovna.Nàngđẹpđếnnỗikhôngnhữngngườitakhôngthấynàngcóchútvẻnàolàmdáng,màtráilạinànghìnhnhưcóvẻngượngngùngvềcáisắcđẹphiểnnhiênvàcósứcchinhphụcquámãnhliệtcủamình.Hìnhnhưnàngcũngmuốngiảmnhẹsứcthuhútcủacáisắcđẹpấynhưngkhôngsaođược.

    “Ngườiđâumàđẹpthế!”-Aitrôngthấynàngcũngđềunóinhưvậy.Nhưbịchoángvángtrướcmộtcáigìphithường,tửtướcsovaivàcúimặttrongkhinàngngồixuống trướcmặtvànụcườibất tuyệtcủanàngnhưdọiánhquanglênôngta.

    “Thưaphunhân,quảtìnhđứngtrướcmộtcửtọanhưthếnày,tôithấylongạichobảnlĩnhcủamìnhquá!”-Tửtướcnóivàcúiđầu,miệngcườichúmchím.

    Côngtướctiểuthưđặtcánhtaytrầndầyđặnlênchiếcbànconvàkhôngthấycầnphảinóigìcả.Nàngmỉmcười,chờđợi.Trongsuốtthờigiannghekểchuyện,nàngngồithẳng,thỉnhthoảnglạinhìncánhtayxinhđẹpvàđầyđặnđặtnhẹlênbànhaynhìnbộngựccủamình,cònxinhđẹphơncánhtaykianữa,sửa lạingayngắnchuỗikimcương trênngực,sửa lạivài lần trênnếpáo,vàkhinàocâuchuyệnđếnchỗlôicuốn,lạiliếcnhìnAnnaPavlovnavàbắtchướcngayvẻmặtvịngựtiềnphunhân,rồisauđógươngmặtcủanànglạingưnglạitrongmộtnụcườirạngrỡ.CôngtướcphunhânnhỏnhắncũngtheoElenrờichiếcbàntrànhỏ.Nàngnói:

    -Khoanđã,đợichotôicầmcái túi thêuvới!- rồiquaysangcôngtướcIppolit,nànghỏi-Kìaôngmảinghĩgìthế?Ôngđemhộcáitúiconlạiđây

  • chotôi!

    Côngtướcphunhânmỉmcườivànóichuyệnvớitấtcảmọingười,rồiđộtnhiênđổichỗngồi,vàtrongkhingồixuốnglạisửatàáodángrátvuivẻ.

    -Tôingồi thếnàyđược rồi! -nàngnói,vàyêucầu tử tướcbắtđầukể,đoạnbắttayvàothêu.

    CôngtướcIppolitđưatúiconchonàng,đổichỗtheonàngvàkéocáighếdựalạigầnrồingồibêncạnh.

    ChàngIppolit“khảái”cómộtđặcđiểmkhiếnchongườitachúýlàchàngrấtgiốngvớingườiemgáidiễmlệ,nhưngđiềuđậpmạnhvàomắtngườitahơnnữalàtuygiốngemnhưvậy,chàngvẫnxấuxílạthường.Nhữngđườngnéttrênkhuônmặtngườiemgái,nhưngởnàngthìtấtcảđềurạngrỡlênvìcáinụcườibấttuyệttươivui,tựmãnvàtrẻtrung,vàvìvẻđẹpcủacáithânhìnhchẳngkémnhữngmỹnhâncổHyLạp;tráilạiởchàngtathìcáikhuônmặtấylạibịcáivẻđầnđộnlàmmờtốiđi,vàbaogiờcũngbiểulộtínhcaucótựthi,cònthânhìnhthìyếuđuốivàgầygò,cặpmắt,cáimũi,cáimiệng,tất cảđềudúmdó làm thànhmộtvẻmặtnhănnhóbựcbộikhó tả,và taychânthìkhôngbaogiờtỏratựnhiên.

    -Khôngphảichuyệnmađấychứ?-Ippolitnói,saukhiđếnngồigầncôngtước phu nhân và vội vã đưa cái kính cầm tay lênmặt, tưởng chùng nhưkhôngcódụngcụnàythìkhôngthểnàobắtđầunóiđược:

    -Không,làmgìcó!-Ngườikểchuyệnngạcnhiên,nhúnvaiđáp-Sốlàtôichúaghétchuyệnma!-CôngtướcIppolitnói.Giọngcủacôngtướclàmchongườitathấyrõrằngchàngtanóixongrồimớihiểucâumìnhnóinghĩalàgì.

    Chàngtanóivớivẻtựtinđếnnỗikhôngaicóthểhiểuđiềuđãnóiralàrất thôngminhhay rấtđầnđộn.Công tước Ippolitmặcáo lễphục thườngmàulụcsẫm,quầnchậtmàuđùitiênnữhoảngsợ,nhưchàngtathườngnói,đitấtcaovàđigiầykhiêuvũ.

    Tửtướckểlạimộtcáchrấtcóduyênmộtgiaithoạilúcbấygiờđanglưuhành,nói rằngcông tướcDAnghiêncó lầnbímật lẻnvềParisđểgặpcôGeorgevàởđấycôngtướcđãgặpBuônapáctêlúcbấygiờcũngđangđượcnữnghệsĩtrứdanh“chiếucố”.TìnhcờNapoleonngấtđi-đólàmộtchứngbệnhmà y thường có - và thế là lọt vào tay công tước; nhưng công tướckhông lợidụngcơhộiđóđểhạiy.VềsauBuônapáctêđã trả thùcái lòngkhoandungđạiđộcủacôngtướcbằngcáchámsátkẻtìnhđịchcũcủamình.

  • Câuchuyệnrấthấpdẫnvàlýthú,đặcbiệtlúchaikẻtìnhđịchđộtnhiênnhậnramặtnhau:chỗấycácphunhântỏrarấtxúcđộng.

    -Tuyệt!-AnnaPavlovnanói,mắtliếcnhìncôngtướcphunhânnhỏnhắnnhưđểhỏiýkiến.

    -Tuyệt!-Côngtướcphunhânnhỏnhắnnóikhẽ,taycắmchiếckimvàomẫuthêunhưmuốntỏrarằngcâuchuyệnlýthúvàhấpdẫnquákhiếnnàngkhôngthểnàotiếptụccôngviệcthêuthùađược.

    Tửtướcđánhgiárấtcaocáchngợikhenlặnglẽấy,liềnmỉmcườitỏvẻbiếtơn,vàlạitiếptụckể.NhưngtronglúcđóAnnaPavlovnanãygiờcứliếcnhìnngười thanhniênđang làmchophunhân lo sợ, thấyanh tađangnóichuyệnvớigiáosĩhơiquáhăngvàquátobènvộivãđếntiếpviệnchovịtríđanglâmnguy.Quảnhiên,Piotrđangbànluậnvớigiáosĩvềthếquânbìnhchínhtrị,vàgiáosĩ,hìnhnhưđượccáinhiệttìnhngâythơcủachàngthanhniênkíchthíchnênđangtrìnhbầyvớichàngnhữngquanniệmmàmìnhvẫnthíchthú.Cảhaingườinghevànóimộtcáchhănghái,quátựnhiên,vàđiềuđókhônglàmchoAnnaPavlovnavừalòng.

    Giáosĩnói:

    -Chỉcómộtcách là thếquânbìnhcủachâuÂuvàdânquyền.ChỉcầnmộtnướchùngmạnhnhưnướcNga,xưanayvốnmang tiếng làbánkhai,đứngracầmđầuliênminhmộtcáchchícôngvôtưnhằmthủchiệnthếquânbìnhcủachâuÂu,làcứuđượcthiênhạ.

    -Ôngtìmđâuracáithếquânbìnhấy?-Piotrbắtđầunói!

    NhưnglúcấyAnnaPavlovnađãđếnbêncạnhvàđưamắtnhìnPiotrmộtcáchnghiêmnghị,rồiphunhânhỏivịgiáosĩngườiÝxemôngthấykhíhậuởđâynhưthếnào.SắcmặtcủangườiÝđộtnhiênchuyểnsangmộtvẻdịungọtgiảdốiđếnkhóchịu.Hẳnlàđiềunàyđãthànhthóiquencủaôngtamỗikhinóichuyệnvớiđànbà.Ôngtanói:

    - Tôi đang ngây ngất vì được thưởng thức trí tuệ và học vấn của giớithượnglưuởđây,nhấtlàcủanhữngbậcnữlưumàtôiđãđượchânhạnhhầutiếpnênchưacóthìgiờnghĩđếnkhíhậu.

    Vừalúcấy,mộtnhânvậtmớibướcvàophòng.NhânvậtmớiđólàcôngtướcAndreyBolkonxki trẻ tuổi, chồngcủacông tướcphunhânnhỏnhắn.Công tướcBolkonxki làmột thanhmênvócngười tầm thước, rấtđẹp trai,khuônmặtxươngxương,vớinhữngđườngnétgẫygọn.Toànthânchàng,kểtừcáinhìnuểoảivàủdộtđếndángđichậmrãivàđĩnhđạc,đềulàmthành

  • một sự tương phản nổi bật với người vợ nhỏ nhắn và linh lợi của chàng.Ngườita thấyrõrằngkhôngnhữngchàngđãquenhếtcácnhânvậtphòngkhách,màhọcònlàmchochàngchánngấyđếnnỗinhìnmặthọhaynghehọnóichàngđềubựcmình.Màtrongsốtấtcảnhữngngườiởđâythìhìnhnhưngườivợxinhxắncủachàng lại làmchochàngchánngấyhơncả.Chàngcaumàykhóchịu, làmxấukhuônmặttuấntú,vàquaylưngvềphíanàng.ChànghôntayAnnaPavlovnamànheonheođôimắtnhìnlướtquacáctânkháchmộtlượt.

    AnnaPavlovnahỏi:

    -Cóphảicôngtướcnhậpngũđểratrậnkhông?

    -Đại tướngKutuzov -Bolkonxki nói, nhấnmạnh vào âm tiết “zov” ởcuốinhưngườiPháp-đãcó lòngchiếucốcho tôi làmsĩquanphụ tácủangài!

    -Thếcònphunhânthìsao?

    -Nhàtôisẽvềquê.

    -Côngtướcnỡnàolàmchochúngtôithiếumấtquýphunhânxinhđẹp?

    Côngtướcphunhânnói:

    -AnhAndrey!-khinóivớichồng,nàngcũngdùngcáigiọnglàmduyênlàmgiángnhưnóivớimộtngườilạ,-tửtướcvừakểmộtchuyệnthậtthúvịvềcôGeorgevàBônapactê.

    Công tướcAndrey caumày và quaymặt đi. Từ khi công tướcAndreyvào,Piotrvẫnnhìntheochàngvớicặpmắtmừngrỡvàtrìumến,bấygiờanhtaliềnđếngầnvàkéotaychàng.CôngtướcAndreykhôngngoảnhlại,caumặttỏvẻbựcbộiđốivớingườinàođãkéotaymình,nhưngkhitrôngthấykhuônmặttươicườicủaPiotr,chàngmỉmmộtnụcườihiềnlànhvàthânmậtrấtbấtngờ.

    -Ôkìacậu,cậucũngđếnnơigiaotếnàyư?

    -Tôibiếtanhtớiđây-Piotrđáp,rồihạthấpgiọngnóitiếp,đểkhỏicảntrởtửtướcbấygiờđangkểtiếpcâuchuyện-Tôiđịnhđếnăntốiởnhàanh,đượcchứ?

    -Không,khôngđược-công tướcAndreynóivàmỉmcười siết chặt tayPiotrđểchochàngbiếtrằngcáiđókhôngcầnphảihỏinữa.

    Chàng còn muốn nói thêm điều gì nữa nhưng ngay lúc ấy công tước

  • Vaxilicùngtiểuthưđứngdậy,vàcácviênkháchnamgiớicũngđứnglênđểnhườnglốichohọra.

    CôngtướcVaxilikhẽkéoốngtayáovịkháchngườiPhápxuốngghếđểôngtađừngđứnglên,vànói:

    -Xintửtướcthứlỗi.Buổidạhộitaihạiởnhàquanđạisứlàmtôimấtcáithúđượcnghengàivàphảingắtquãngcâuchuyệncủangài,-rồicôngtướcnóivớiAnnaPavlovna-tôirấtbuồnvìphảirờibuổitiếptânthúvịcủaphunhân.

    CôngtướctiểuthưElen,congáicủacôngtướcVaxili,khẽnângnhữngnếpáodàilên,điquagiữahàngghếvànụcườilạicànghừngsánghơntrênkhuônmặtdiễmlệcủanàng.Piotrnhìnngườiđẹpvớiđôimắtsữngsờ,gầnnhưkinhhãikhinàngđiquatrướcmặt.CôngtướcAndrenói:

    -Đẹpthật!

    -Đẹpthật.-Piotrnóitheo.

    KhiđingangquachỗPiotr,côngtướcVaxilinắmlấytaychàngvàquayvềphíaAnnaPavlovnanói:

    -Xinphunhânhuấnluyệncongấunàyhộtôi.Anhtaởnhàtôiđãđượcmộtthángnayvàđâylàlầnđầuliêntôithấyanhtacómặtởmộtbuổitiếptânquan trọng.Khôngcógìcần thiếtcho thanhniênhơn làviệcgiao tiếpvớinhữngngườiđànbàthôngtụê.

  • Chương4

    AnnaPavlovnamỉmcười,hứasẽsănsócđếnPiotrmàphunhânbiếtlàcóhọvớicôngtướcVaxili.NgườiđànbàcótuổinãygiờngồicạnhdìtôivộivàngđứngdậyđitheocôngtướcVaxiliraphòngáo.Trênmặtbàđãmấthẳncáivẻvờvĩnhtrướckia.Trêngươngmãthiềnhậu,tiềutuỵvìđãkhócnhiềuchỉthấyvẻlolắngvàsợhãi.Theokịpcôngtướcraphòngáo,bàtanói:

    -Thưacôngtước,ngàicóthểchobiếtgìvềviệccháuBoriskhông?(Bàta đọc chữ Boris nhấn mạnh đặc biệt vào âm ô). Tôi không thể ở lạiPeterburglâuhơnnữa.Xinngàichobiếtliệutôicóthểđemtintứcgìvềchothãngbétộinghiệpkhông?

    TuycôngtướcVaxilingheđànbàcótuổimộtcáchmiễncưỡngvàgầnnhưvôlễ,thậmchícònđểlộcảvẻsốtruộtnữa,nhưngbàtavẫnmỉmcườivớimộtvẻdụidàngdễlàmngườitacảmđộng,vàđểgiữcôngtướclại,bànắmlấycánhtayôngta.Bànóitiếp:

    -Ngàichỉ tâugiúpmột lờivớihoàng thượng,cómấtgìđâu, làcon tôichuyểnđượcngayvềđạoquâncậnvệ:

    -Xincôngtướcphunhânbiếtchorằngcóthểgiúpđượcđếnđâutôisẽhết sức giúp đến đấy. - Công tước Vaxili đáp - nhưng thỉnh cầu hoàngthượng thì đối với tôi thật khó quá; tôi mách phu nhân là nên nhờRumiantxezquacôngtướcGolixyn:nhưthếchuđáohơn.

    Người đàn bà có tuổi này là công tước phu nhânDrubeskaya vốn vàohàngthếgia,vọngtộcbậcnhấtnướcNga;nhưngbàrấtnghèo,từlâukhôngđilạinơiquyềnquívàđểmấthếtnhữngquanhệgiaothiệpcũ.Bàđếnđâyđểchạychọtchocậuconmộtđượcthuyênchuyểnvềquâncậnvệ.VìmuốngặpcôngtướcVaxilichonênbàtađãcốkiếmchođượctấmthiếpmờiđếnbuổitiếptâncủaAnnaPavlovna.Bàđãđến,vàchỉvìmụcđíchấymàphảingồinghecâuchuyệncủaôngtửtước.CâutrảlờicủacôngtướcVaxililàmbàhoảnghốt,bộmặtđãcómộtthờixinhđẹpcủabàkhônggỉấunổivẻcămgiận,nhưngchỉcótrongphútchốc.BàlạimỉmcườivànắmchặthơnnữacánhtaycủacôngtướcVaxili,rồinói:

    -Côngtướcbiếtchođiềunày;tôichưabaogiờxingìcôngtướccả,saunàytôicũngsẽkhôngbaogiờxingìthêmnữa;tôicũngchưabaogiờnhắccôngtướcnhớlại tìnhbạncủachatôiđốivớingài,vìchúa,ngàigiúpchocontôiviệcnày,vàtôisẽxincoingàinhưđấngânnhân.Không,ngàiđừng

  • giận,ngàihứavớitôimộttiếngđi.TôiđãnóivớiGolixynrồivàôngtađãtừchối.Côngtướcxưanaylàngườihiềnlànhtốtbụng,mongrằnglầnnàynữangàicũngvẫnthế!-Vàbàcốmỉmcười,tuyđãrơmrớmnướcmắt.

    Elenđứngchờgầncửa,ngoảnhmặtvềphíabố,cáikhuônmặttuyệttrầntrênđôivaikhôngkémgìcácphotượngcổHylạp.

    Nàngnói:

    -Baạ,chúngtađếnmuộnmất.

    Nhưng ảnhhưởng trongxãhội làmột cái gì vốn cầnphải biết dèxẻn,đừngđểchocạndi.CôngtướcVaxilibiếtvậyvàđãhiểurằngnếuainhờgìmàcũngcứcan thiệpgiúp, thìchẳngbao lâukhôngcòncó thểxingìchobảnthânnữa;nênôngtarấtítkhidùngđếnthếlựccủamình.Nhưngtrongtrườnghợpnày,saukhinghecôngtướcphunhânDrubeskayacầukhẩnlạilầnnữa,thìcôngtướccảmthấymộtcáigìnhưlờitráchmóccủalươngtâm.Bàvừanhắcchocôngtướcnhớlạisựthật,trongnhữngbướcđầutiêntrênđườngcôngdanh,côngtướcđãchịuơnbốbàta.Vảlại,cứnhìncungcáchcủacôngtướcphunhâncũngcóýđịnhgì,thìkhôngbaogiờchịulùibướckhiđượcviệc;cònnếukhôngđược thì sẵnsàngquấy rầy từngngày, từnggiờvàcòncó thể sinhchuyện làm toáng lênnữa làkhác.Ýnghĩnày làmcôngtướcxiêulòng.

    Ôngtatrảlờivớivẻthânmậtvàchánchườngxưanaytronggiọngnói:

    -BàAnnaMikhailovna,điềumàbàmuốnnhờđốivới tôi thậtgầnnhưkhôngthểlàmđược;nhưngđểbàbiếtlàtôirấtmếnbàvàrấttôntrọngbàvàrấttônkínhhươnghồncụcốnhà,tôisẽlàmcáiviệckhônglàmnổi;cậuconbàsẽđổivềquânđộicậnvệ,tôixinhứavớibànhưvậy.Bàbằnglòngrồichứ?

    -Côngtướcthânmến,côngtướcthậtlàânnhâncủatôi!Tôiđãbiếtchắcthếnàongàicũnggiúptôi.Tôibiếtngàinhânhậuvôcùng.

    Côngtướcđãtoanbỏđi.

    -Chotôinóithêmmộtđiềunàynữa.Saukhinóđãđượcchuyểnsangđộiquânngự lâm…-Nóiđếnđây,bà tangậpngừng-ngàiquen thânMikhailIlarionovichKutuzov,mongngàigiớithiệuchoBorisvàolàmsĩquanphụtáchoôngta.Đượcthếtôirấtyêntâmvàbấygiờ…

    CôngtướcVaxilimỉmcười…

    -Việcnàythìtôikhôngdámhứavớibàđâu.Bàkhôngbiếtlàkhiđược

  • cửlàmtổngtưlệnh,Kutuzovđãbịvâyhãmđếnnhưthếnàoư?ChínhôngtacónóivớitôilàtấtcảcácphunhânởMoskvađềubảonhauđếnbắtôngtaphảithunhậnhếtconcáicủahọlàmsĩquanphụtá.

    -Không,ânnhânphảihứavớitôiđi,tôikhôngbuôngngàirađâu!

    -Baạ!Chúngtamuộnmất-Elennhắclại,cũnggiọngnhưlúcnãy.

    -Thôi,tạmbiệt,tạmbiệtnhé?Đấybàxem.

    -Thếđếnmai,ngàitâuvớihoàngthượngchứ?

    -Chắcchắnthế,nhưngtôikhônghứagìvềviệcnóivớiKutuzovđâu.

    -Không,hứađi,Bazil[4]

    ạ.

    AnnaMikhailovnavớitheo,miệngmỉmcười,cáinụcườicủamộtthiếunữlàmđỏmxưakiarấthợpvớibà,nhưngbâygiờtrêncáibộmặtđãcằncỗitrôngthậtlạcđiệu.

    Cóthểthấyrõrằnglàbàtađãquêncảtuổitác,vàtheothóiquen,bàđãvậndụnghết thủđoạnnữgiới củabàngàyxưa.Nhưng công tướcvừađikhỏinétmặtcủabàtrơlạilạnhlùng,vờvĩnhnhưbannãy.Bàlạiđếnngồivới cái nhóm người đang nghe tử tước kể chuyện và lại làm ra vẻ chú ýnghe,chờđếnlúcravề,vìcôngviệccủabàđãlàmxong.

    -Nhưng các ngài nghĩ gì về tấn hài kịch vừa rồi, cái lễ đăng quang ởMilanấymà?-AnnaPavlovnanói-VàvềtấnhàikịchmớicủadânchúngGenesvàLucquesđếnchúctụngôngBuonapactê.ÔngBuonapactêngồitrênngaivàngvànhậnnhữnglờichúctụngcủacácdântộc.Tuyệt!Thếnàythìđếnphátđiênlênmất.Cảthếgiớiđãmấttrírồi!

    CôngtướcAndreymỉmcườinhìnthẳngvàomặtAnnaPavlovnavànói,lặplạinhữnglờicủabàBuônapáctêtronglễgiamiệnấy:

    -Thượngđếđãbanchota,nhữngaiphạmđếnhãycoichừng.-Chànglạinóithêm-NgườitakểlạikhinóinhữnglờiấyBuônapáctêđẹplắm!-Chàngnhắc lại lầnnữanhững lời củaBuônapáctêbằng tiếngÝ:Diomi ladona,guaiachilatocca.

    -Tôihyvọng-AnnaPavlovna lạinói tiếp-đó làcáigiọtnướcsẽ làmtràncốcnước.Cácvuachúakhôngcòncóthểchịuđựngđượccáiconngườiđanguyhiếptấtcảcáiấynữa.

    -Cácvuachúaấyà?ĐâytôikhôngnóiđếnnướcNga-Tửtướcnóimộtcáchlịchsự,nghenhưtuyệtvọng-Thưaphunhân,cácvuachúaấyà!Họđã

  • làmgìchoLouisXVII,chohoànghậu,chođứcBàElizabet?Khôngcógìcả-Ônglalạinóitiếp,giọngsôinổtlên-Xinquívịtinlờitôi,họsẽbịtrừngphạtvìhọđãphảnbộiquyềnlợicủavươngtriềuBuôcbông.Cácvuachúaấyà?Họđãcửsứgiảđếnchúctụngkẻcướpngôi.

    Rồithởdàikhinhbỉ,ôngtratrởmìnhtrênghế.CôngtướcIppolitnãygiờmảingắmtửtướcquacáikínhcầmtay,bỗngquayphắtlạiphíacôngtướcphunhânnhỏnhắnvàmượncáikimcủanàng,vừanóivừavẽlênmặtbànđể chỉ dẫn chonàngvề tộchuycủahọCondé, Ippolit cắt nghĩamột cáchquantrọng,cứnhưlàchínhnàngđãnhờchàngtacắtnghĩavậy.Ippolitnói:

    -Vạchđỏtươiviềnxanhcórentrơn:họCondéđấy?

    Côngtướcphunhânvừanghevừacườinụ.

    Tử tước lại tiếp tục câu chuyệnđangnóidở, với cái vẻ củamộtngườikhôngchúýnghengườinàokhácnói,màchỉtheodòngtưtưởngcủariêngmình,vìđangnóiđếnmộtvấnđềmàmìnhhiểuhơnaihết.Ôngtanói:

    -NếuBuônapáctêcònlàmvuanướcPhápmộtnămnữathìtìnhthếkhôngbiếtsẽđiđếnđâu.âmmưu,bạolực,nhữngánlưuđồ,nhữngcuộchànhhìnhsẽ làmchoxãhộiPháp - tôimuốnnóicáixãhộiPhápchânchính, -vĩnhviễnbịtiêudiệtvàđếnlúcấythì…

    Ôngtanhúnvaivàdanghaitayrachiềungánngẩm.Piotrmuốnnóimộtcâugìđấy,vìchàngbịcâuchuyệnlôicuốnrấtmạnh,nhưngAnnaPavlovnanãygiờvẫnđểýtheodõichàngliềnnóichặnngay:

    -HoàngthượngAlechxandrđãtuyênbốlàNgườisẽđểngườiPháptựýchọnlấychínhthểcủahọ-Phunhânnóivớicáivẻbuồnrầumàphunhânvẫnthườngcómỗikhinhắcđếnhoànggia.VàtôinghĩrằngchắcchắnsaukhiđượcgiảiphóngkhỏiáchkẻcướpngôithìtoànthểnhândânPhápsẽtựlaomìnhvàođôicánhtaycủavịquốcvươngchínhthốngcủahọ.-Phunhânkếtluậnnhưvậy,monglấylòngconngườibảohoànglưuvongấy.

    -Chưachắc,-CôngtướcAndreynói-ngàitửtướcchorằngtìnhhìnhđãđiquáxalàrấtđúng.Tôithiếttưởngđãthếthìkhómàquaytrởlạiđược.

    Piotrxenvàocâuchuyện,chàngđỏmặtnói:

    - Theo những điều tôi được nghe thì hầu hết quý tộc đã quy phụcBuônapáctêrồi.

    - Đấy là bọn theo Buônapáctê chúng nó bảo thế. Tử tước cãi lại mắtkhôngnhìnPiotr-HiệnthờikhólòngmàbiếtrõđíchxáccôngluậnởPháp.

  • ChínhBuônapáctêcũngnóithế-CôngtướcAndreycườinhạt.NgườitathấyrõlàcôngtướckhôngưaôngMontmorencyvàtuychàngkhôngnhìnvàoôngnày,câunóiấychínhlàđểbẻlạiôngta.

    Saumộtphútimlặng,côngtướcAndreynóitiếp,lầnnàycũnglạidẫnlờicủaNapoleon.

    “Tachỉchohọconđườngvinhqulangthìhọkhôngbuồnđitheo,nhưngkhitamởcửaphòngchởcủatachohọ,họđổxôvàohàngđàn”…Tôikhôngbiếtôngtacóquyềnnóinhưthếđếnđâu.

    -Khôngcóquyềngìhết -Tử tướccãi lại -Sauvụámsátcông tướcDAnghienchínhlànhữngkẻủnghộnhiệtliệtnhấtcũngthôikhôngxemylàmộtvịanhhùngnữa-ÔngtalạiquayvềphíaAnnaPavlovnanóithêm-Dùđốivớimộtsốngười,trướckiaycólàmộtvịanhhùngđinữathìkểtừvụámsátcôngtước,trênthiênđườngđãthêmmộtvịtửđạovàdướidươngthếđãbớtmộtngườianhhùng.

    AnnaPavlovnavànhữngngườikhácchưakịpmỉmcườitánthưởngcâunóicủatửtướcthìPiotrđãđâmngangvàocâuchuyện,vàtuyđãđoántrướclàchàngsắpnóimộtđiềukhiếmnhã,AnnaPavlovnavẫnkhôngthểngănlạiđược.Piotrnói:

    -HànhhìnhcôngtướcDAnghienlàmộtviệctấtyếucủaquốcgia,vàtôithấyNapoleoncómộttâmhồncaocảởchỗkhôngsợmộtmìnhgánhlấytấtcảtráchnhiệmtrongviệcnày.

    -Trờiơi!Trờiơi!-AnnaPavlovnaphátramấytiếngthìthàongheđếnphátsợ.Côngtướcphunhânnhỏnhắnmỉmcườivớilấytúinữcông,nói:

    -Thếnào,ôngPiotr,ôngchorằngámsátngườitalàcótâmhồncaocảà?

    -À!Ô?Trongcửtọacónhữngtiếngkêulên.

    -Capital![5]

    -CôngtướcIppolitvỗđùimộtcái,thốtlênbằngtiếngAnh.

    Tửtướcchỉnhúnvai.

    Piotrnhìncửtọaquavànhmắtkính,vẻđắcthắng.

    -Sởdĩtôinóinhưvậy-Piotrnóitiếp,giọngliềulĩnh-làvìhọBuôcbôngđãchạytrốntrướccuộccáchmạngvàbỏdânchúngtrongcảnh,loạnlạc;chỉcómộtmìnhNapoleonlàđãhiểuđượccáchmạng,thắngcáchmạng,vàdođó,vìlợiíchchung,ôngtakhôngthểlùibướctrướcviệchysinhtínhmạngmộtcánhân.

  • -Haylàmờiôngsangbànbênkia?-AnnaPavlovnanói.

    NhưngPiotrkhôngđáplại,cứnóitiếp,càngnóicànghăng:

    -Vâng.Napoléonvĩđạivìđãvươn lêncaohơncáchmạng,đã trấnápnhững phần quá khích của nó và giữ lại tất cả những cái tốt lành của nó,quyềnbìnhđẳnggiữacáccôngdân,cũngnhưtựdongônluận,tựdobáochí,vàchínhvìthếmàôngtađãnắmđượcchínhquyền.

    -Vâng-Tửtướcnói-Nếunắmđượcchínhquyềnrồi,ôngtakhônglợidụngnóđểgiếtngườimàđemtraotrảchoquốcvươnghợpphápthìtôimớicholàvĩnhân.

    -Ôngtakhôngthểlàmnhưvậyđược.SởdĩquốcdântraochínhquyềnchoôngtachỉlàcốtđểôngtrừkhửbọnBuôcbôngđichohọvàvìhọđãthấyônglàmộtbậcvĩnhân.Cáchmạngđãlàmộtsựnghiệpvĩđại-Piotrlạinóitiếp;đâmngangmộtcâuquyếtliệtvàđầyvẻkhiêukhíchnhưvậy,Piotrđãtỏramìnhcònrấtnontrẻvàhễsuynghĩđiềugìlàcứmuốnnóiphăngratứckhắc.

    -Cáchmạngvàgiếtvualàsựnghiệpvĩđại?Thếthìcòn…Haylàmờiôngsangbànbênkia?-AnnaPavlovnanhắclại.

    -Sách“Khếướcxãhội”[6]

    đấy-Tửtướcmỉmcườidịudàngnói.

    -Tôikhôngnóiviệcgiếtvua.Tôinóiđếntưtưởngkia-Mộtgiọngmỉamaichenvào.

    -Vâng,tưtưởngcướpbóc,giếtngườivàgiếtvua.

    -Dĩnhiênđólànhữngviệclàmquákhích,nhưngcáichínhkhôngphảilàởđấy,màởtrongnhânquyền,trongviệcgiảiphóngconngườirakhỏicácthành kiến, và trong quyền bình đẳng giữamọi người công dân, tất cả tưtưởngấyNapoleonđềuđãgiữlạivớitấtcảsứcmạnhcủanó.

    -Tựdovàbìnhđẳng-Tửtướcnóimộtcáchkhinhbỉ,dườngnhưmãiđếnbâygiờtửtướcmớiquyếtđịnhchứngminhmộtcáchnghiêmtúcchochàngthanhniênnàythấyrõhếtcáingungốctronglờinóicủaanhta-đólànhữngdanhtừrấtkêu,nhưngđãbịbôinhọtừlâurồi.Aimàchẳngthíchtựdovàbìnhđẳng?Chúacứuthếcủachúngtacũngđãthuyếtgiáovềtựdovàbìnhđẳng.Thửhỏisaucáchmạngngườitacósungsướnghơnkhông?Tráilạithìcó.Chínhchúngtamớimuốntựdo,cònBuônapáctêđãthủtiêutựdo.

    CôngtướcAndreycười tủmtỉmkhi thìnhìnPiotr,khi thìnhìn tử tước,

  • khi thì nhìn nữ chủ nhân. Tuy đã thành thạo trong nghề xã giao, AnnaPavlovna cũng thấy hoảng hốt vì những lời táo bạo của Piotr.Nhưng khithấyrằnglờilẽcủachàngtadùcóbángbổđếnđâu,tửtướccũngkhônghềmấtbình tĩnhvà lại tinchắc rằngcuộcnóichuyệnđếnđâykhông thểnàodậptắtđượcnữa,phunhânliềntậptrunghếtsứcmìnhtrợlựcchotửtước,tấncônglạinhàhùngbiệnkia:

    -Nhưngnày,ôngPiotrơi! -phunhânnói, -ÔnglàmsaomàcắtnghĩađượcrằngmộtvĩnhâncóthểhànhhìnhcôngtướcDAnghiennhưvậy,haychỉlàhànhhìnhmộtconngườithôicũngthế,khôngcầnxétxửgìhết,mặcdùngườitakhôngcótội?

    - Tôi xin hỏi - Tử tước nói-Ông cắt nghĩa thế nào cái ngày 18 tháng

    Sươngmù[7]

    ?Đóchẳngphảilàmộtvụlừabịphaysao?Đólàmộttròquỷthuậtchẳnggiốnggìcáchhànhđộngcủamộtvĩnhâncả?

    -Cònnhững tùbinhởchâuPhimàyđã tànsát thì sao?Thật làkhủngkhiếp-Côngtướcphunhânnóiđoạnnhúnvaimộtcái.

    -Quívịnóigìthìnói,nócũngchỉlàmộtđứatiệndânmàthôi!-CôngtướcIppolitnói.

    Piotrkhôngcònbiếttrảlờiainữa,chàngnhìnkhắpmọingườimộtlượtrồimỉmcười.Nụcườicủachàngkhônggiốngnhưcủamộtsốngườikhác:nụcườicủahọthườngphalẫnvớimộtcáigìchẳnggiốngchútnàovớimộtnụcười.Chàngthì trái lại,khiđãbắtđầumỉmcườithìcáivẻmặtnghiêmtrangvàhơilầmlìbỗngbiếnđâumất,nhườngchỗchovẻtrẻcon,hiềnhậu,thậmchíngâyngôtrôngnhưmuốnxinlỗi.

    Tử tước, tuy mới gặp chàng lần đầu, cũng đã thấy rõ rằng anh chàngJacôbanhnày tuyệtnhiênkhôngđáng sợnhưnhững lời lẽ của anhchàng.Mọingườiimlặngmộtlát.

    CôngtướcAndreylêntiếng.

    -Anhấy làm thếnàomà trả lờimọingườicùngmột lúcđược?Vả lại,trongnhữnghànhđộngcủamộtnhàchínhtrịcònphảiphânbiệtnhữnghànhđộngcủamộtcánhân,củamộtvịtướngsoái,củabậchoàngđế.Tôinghĩcólẽphảinhưvậy.

    -Vângvâng,đúngthế-Piotrtiếpluôn,mừngrỡđónlấysựviệntrợ.

    -Khôngthểkhôngthừanhậnđiềuđó.-CôngtướcAndreynói tiếp- làngườithìNapoleonđãvĩđạiởcầuAccôn,ởnhàthươngJaffakhiôngtađưa

  • tayrabắtlấynhữngngườibịbệnhdịchhạch;nhưngmà…nhưngmàcũngcónhữnghànhđộngkháckhólòngbiệnhộđược.

    CôngtướcAndreyhìnhnhưmuốnxoanhạtbớtcáivụngvềtrongnhữnglờinóicủaPiotr.Chàngđứngdậyravề,vàrahiệuchovợ.

    BỗngcôngtướcIppolitnhổmdậy,giờtayyêucầumọingườingồi,rồibắtđầunói:

    -A?Hômnay người ta có kể cho tôi nghemột giai thoạiMoskva thútuyệt;tôiphảiđemrathếtquívịmớiđược!Quýtửtướcthứlỗinhé,tôiphảikểlạibằngtiếngNga.Nếukhông,cácngàiđâykhôngthưởngthứchếtývịcủacâuchuyện.

    RồicôngtướcIppolitbắtđầunóitiếngNga,vớicáigiọngnhữngngườiPhápnóitiếngNgasaukhiởđấtNgađượcmộtnăm.

    Ainấyđềuquaylạinhìn:vìchàngtahăngháivàkhẩnkhoảnyêucầucửtọachúýđếncâuchuyệncủamình.

    -ỞMoscou[8]

    cómộtvịphunhân.Bà ta rấthà tiện.Bà tacầnhai tênhànhbộcđểđứngsauxesongmã.Màphảilànhữngtênthậtcaolớn.Bàtathíchthế.Vàbàtacómộtconnữtỳcònlớnhơnnữa.Bàtanói…

    Ippolitngừnglại,suynghĩmộtláttỏvẻvấtvảrõrệt.

    -Bàtanói…phải,bàtanói:“Conạ(nóivớiconnữtỳ)conmặclấybộáodấuvàtheotađằngsauxe,đithămhỏicácnơi”.

    Đến đây công tước Ippolit bắt đầu phì cười, rồi cười lên ha hả trướcnhữngngườinghekhálâu,gâymộtấntượngbấtlợichongườikểchuyện.Nhưngcũngcónhiềungườimỉmcườitheo,trongsốđócóbàphunhâncótuổivàAnnaPavlovna.

    -Bàtađi.Bỗngmộtcơngiólớnnổilên.Conthịtỳbịbaymấtmũvàmớtócdàixổtungra.

    Đếnđâychàngtakhôngthểnhịnđượcnữa,cườinấclêntừngtràng,vừacườivừanói:

    -Thếlàmọingườiđềubiết…

    Câu chuyện chỉ có thế.Tuyngười ta khônghiểu tại sao chàng lại đemchuyệnấyrakểvà tạisaolạinhất thiếtphảikểbằngtiếngNgamớiđược,nhưngAnnaPavlovnavànhữngngườikháccũngtánthưởngcái lịchthiệpxãgiaocủacôngtướcIppolit,ngườiđãchấmdứtcuộcđộtkíchkhóchịuvà

  • bấtnhãcủaPiotrmộtcáchnhãnhặnnhưvậy.Saumẩugiai thoạiấy,cuộcnói chuyện tảnmạn ra thành nhữngmẩu chuyện lặt vặt vô nghĩa về cuộckhiêuvũvừaquavàcuộckhiêuvũsắptới,vềnhữngbuổikịch,vềvấnđềsẽlặplạigặpnhauvàolúcnàoởđâu.

  • Chương5

    SaukhicảmơnAnnaPavlovnavềbuổidạhộinhãthúcủabàta,cáctânkháchbắtđầuravề.

    Piotrrấtvụng.Tovócrộngvai,ngườicaoquákhổ,haibàntaytolớnvàđỏ ối, chàng không biết cách bước vào một phòng khách, như người tathườngnói,lạicàngkhôngbiếtcáchđira,nghĩalàphảinóimộtvàilờithậtnhãnhặnđể lấy lòngchủnhân trướckhi ravề.Đã thế,Piotrcònđãng trí.Khiđứngdậy,chàngkhôngcầmlấymũcủamìnhmàlạivớlấycáimũtamgiáccóngùcủamộtvị tướng, rồicứgiậtgiậtcáingù,mãichođếnkhivịtướngđếnxinlạichàngmớiđưa.Nhưngtínhđãngtrí,sựvụngvềcủachàngkhivàophòngkháchvàkhinóinăngđềuđượcbùlạibằngvẻmặtthậtthà,giảndịvàkhiêmtốncủachàng.AnnaPavlovnaquaylạinhìnPiotr,khẽgậtđầumộtcáiđểtỏlòngbaodungCơđốcđốivớisựthất thốcủachàng,rồinói:

    -Tôimongđượcgặp lại ôngởđây, nhưng tôi cũngmong rằngông sẽthayđổiýkiến,ôngPiotrạ.

    Piotrkhôngđáp,chỉnghiêngmìnhmột tívànhoẻnmiệngcười,mộtnụcườikhôngnóilênmộtcáigìcả,hoặccóchăngnữa,thìcũngchỉlà:“Ýkiếnkhácnhaulàchuyệnnhỏcácngươicũngthấyđấy,tôilàmộtanhchàngrấttrunghậu, hiền lành!”.Vàmọi người, kể cảAnnaPavlovna nữa, cũngvôhìnhchungcảmthấynhưthế.

    CôngtướcAndreyngoàiphòngáovàogiơvaichongườinôbộc[9]

    khoácáochoàng,lãnhđạmlắngtainghecâuchuyệngẫugiữavợchàngvớicôngtướcIppolitlúcbấygiờcũngđãvàophòngáo.

    Ippolit đứng gần công tước phu nhân nhỏ nhắn và dùng kính tay nhìnchòngchọcvàomặtngườithiếuphụcómang.

    -Thôitrởvàođi.Annet,kẻocảmlạnhbâygiờ-CôngtướcphunhânnóiđểtừbiệtAnnaPavlovna-nhấtđịnhcứthếnhé!-nàngnóithêmkhekhẽ.

    Số làAnnaPavlovnađãkiếmđượcmột lúc thuận tiệnđểnóivới côngtướcphunhânvềviệchônnhândựđịnhgiữaAnatolvàemchồngnàng.

    -Tôitrôngcậyvàochịđấy,-AnnaPavlovnacũngnóikhẽ,chịsẽviếtthưchocôtavàsẽchobiếtôngbốnhậnđịnhviệcấynhưthếnào.Thôitạmbiệt

  • nhé!-Nóixong,phunhânquaymìnhđivàonhàtrong.

    Ippolitxíchlạigầncôngtướcphunhânnhỏnhắnvàghésátmặtnàngnóinhỏmấytiếng.

    Haingườihànhbộc,mộtcủacôngtướcphunhân,mộtcủaIppolit,đangđứngchờhaingườinóichuyện,ngườinàycầmcáikhănchoàng,ngườikiacầm chiếc áo khoác đuôi tôm.Nghe hai người nói chuyện với nhau bằngtiếng Pháp, họ chẳng hiểu gì. Công tước phu nhân, vẫn theo thói quenthườngngày,khinóithìcườinụ,khinghethìcườithànhtiếng.

    -KhôngđếnnhàôngĐạisứ,thậtlàmộtviệchaychotôiquá,Ippolit-vìbênấytẻlẳm…Buổitiếptânthúvịquánhỉ,thậtlàthúvị.

    Nghenóicuộckhiêuvũởbênấysẽrấtvui,-Côngtướcphunhânđáp,cáimôitrêncóphủlôngmănghơiconglên.Tấtcảnhữngngườiđẹpđềusẽcómặtởđấycả.

    -Khôngphảitấtcảđâu!Vìkhôngcóphunhânởđấy:khôngthểnóitấtcảđược-Ippolitvừanóivừacườivuivẻ,đoạngiậtmạnhcáikhănchoàngtrongtayngườihànhbộckhiếnchoanhtalảođảo,rồichoànglênvaicôngtướcphunhân.Hoặcvìvụngvề,hoặcvìhữuý(khôngaicóthểphânbiệtchorõđược),chàngtađãđặtkhănchoàngxongrồimàcứđểtaymãi,khôngrútđi,trôngnhưchàngtađangômchoànglấyngườithiếuphụ.

    Nàngnémìnhmộtcáchduyêndáng,nhưngvẫnmỉmcườivàngoảnhlạinhìnchồng.MắtcôngtướcAndreybịnhắmlại,trôngchàngcóvẻuểoảivàbuồnngủ.

    -Đãxongchưa?-Côngtướchỏi,mắtnhìnquavợmìnhmộtlượtCôngtướcIppolitlậtđậtmặcchiếcáođuôitômmaytheokiểumớinhất,dàiđếntậngót,vàvướngvíuchạy llenbậc thềmđểđuổi theophunhân tròngkhingườihànhbộcđỡphunhânlênxe.

    -Thôi xin chào công tước phunhân - Ippolit chào rõ to, cái lưỡi cũngvướngvíuchẳngkémgìđôichân.

    Côngtướcphunhânvénáongồivàochỗtrongbóngtốicủacỗxe.Chồngnàngđangxốclạithanhgươmđeocạnhsườn.Ippolitlàmravẻmuốngiúpđỡngườikháclênxe,nhưngchàngtachỉlàmchomọingườithêmvướng.CôngtướcAndreynóivớiIppolitbằngtiếngNga,giọnglạnhnhạtkhóchịu,vìchàngđanglăngxănglàmchocôngtướckhônglênđược:

    -Xinôngchophép.

  • RồicũngtiếngnóicủacôngtướcAndreynhưngnghedịudàngtrìumến:

    -Piotr,mìnhchờcậuđấy!

    Ngườiđánhxegiậtcươngchongựađi,vàchiếcxebắtđầulănbánhầmầmtrênmặtđường,Ippolitđứngtrênbậcthềm,cườikhúckhích,đangchờtửtướcđểcùnglênxe,vìđãhứasẽđưatửtướcvềđếntậnnhà.

    -Này,bạnạ,côngtướcphunhânbénhỏcủabạnkháthật,kháthậtđấy!-Tửtướcnói,khiđãổnđịnhchỗngồitrongxebêncạnhIppolit.Màkháthật!-Tửtướcđểngoantaylênmôihônmộtcáirồigửiđi-MàlạiPhápđặc.

    -Màbạncóbiếtkhông,bạnthậtđáođểvớicáiđiệumặtngâythơcủabạn-Tửtướcnóitiếp.-Tộinghiệpchoanhchồng,chỉlàmộtsĩquanquènmàcứlàmradángtađâylàđứckimthượng.

    Ippolitcườisặcsụavànóiquatiếngcười:

    -ThếmàônglạicứbảođànbàNgakhôngsánhkịpđànbàPháp.Vấnđềlàpháibiếtcáchchứlại!

    Piotr về đến nơi trước công tướcAndrey và lấy tư cách là người quenthân trongnhà,chàngđi thẳngvào thưphòngcủacông tước, rồi theo thóiquen,ngảmìnhtrênđi-văng, tiện tayvới lấymộtquyểnsách(đólàquyển“Viễnchinhký”củaCezdar)rồichốngkhuỷugiởxemlanman.

    -Cậu làmăn thếnàobênnhàbàSerer thế?Bà ta rồicũngđếnốmmấtthôi-CôngtướcAndreyvừanóivừabướcvào,haibàntaynhỏvàtrắngxoaxoavànhau.

    Piotr quay hẳn mình trở lại, làm cho chiếc đi-văng két lên một tiếng,gương mặt phấn chấn ngoảnh về phía công tước Andrey, mỉm cười, rồikhoáttaymộtcái.

    -Kểra,cáiônggiáosĩấycũnghayhay,nhưngôngtaquanniệmvấnđềkhôngđúng.Theoýtôi,nềnhòabìnhvĩnhviễnlàmộtđiềucóthểthựchiệnđược,nhưng…tôikhôngbiếtnóinhưthếnào…Dùsaothìcũngkhôngphảilànhờthếquânbình,chínhtrị…

    NhữngđềtàinóichuyệntrừutượngấyrõrànglàkhôngcóhứngthúgìđốivớicôngtướcAndrey.

    -Anhbạnơi!Khôngthểbấtcứchỗnàocũngnóithẳngýnghĩcủamìnhra.-Thếcậuđãnhấtđịnhchưa?Cậusẽlàkỵbinhngựlâmhaysẽlàngoạigiao?-Chànghỏisaumộtlátimlặng.

  • Piotrnhổmdậyngồixếpchântrênđi-văng.

    -Anhxem,chínhtôicũngvẫnchưabiếtnênthếnào.Chưabênnàotôithấyvừaýcả.

    -Nhưngthếnàothìcũngphảiquyếtđịnhchứ!Ôngcụđangchờđấy

    Từmười tuổi,Piotrđãđihọcởnướcngoài,cómộtgiáosĩđi theophụđạo.Ởnướcngoàiđếnhaimươi tuổi thì trởvềMoskvaôngbốbãihồivịgiáosĩvàbảochàng:“BâygiờthìconhãyđiPeterburg,conhãytựxemxétvàlựachọnlấy.Ýconnhưthếnào,thìchacũngthuậntình.ĐâylàmộtbứcthưviếtchocôngtướcVaxilivàđâylàtiềnđểcontiêu.Conhãyviếtthưchochabiếtsựthểnhưthếnào,vàchasẽgiúpconmọiviệc”.

    ChođếnnayđãđượcbathángrồimàPiotrvẫnđangchọnnghềvàchưalàmgìcả.ĐóchínhlàsựlựachọnmàcôngtướcAndreyvừanhắcđến.Piotrvòtrán.

    -NhưngchắcthằngchaấylàngườihộiTamđiểm[10]

    -Piotrnói,ýmuốnnhắcđếnônggiáosĩvừagặptrongbuổitiếptân.

    -Toànlànhữngchuyệnvớvẩn!-CôngtướcAndreylạingắtlờiPiotrmộtlầnnữa-Tốthơnlàhẵngbànđếncôngviệc.Cậuđãđixemkỵbinhcậnvệchưa?

    -Chưa,tôichưađi,nhưngtôicónghĩmộtđiều,vàtôicứmuốnhỏianh.Chúng tađangđánhnhauvớiNapoleon.Nếuđây làmộtcuộcChiến tranhchotựdo,thìtôiđãhiểuđượcvàđãxinnhậpngũtrướcaihếtrồi.ĐằngnàylạigiúpnướcAnhvànướcÁochốnglạimộtnhânvậtvĩđạinhấtthếgiới…đólàmộtviệckhôngtốt.

    CôngtướcAndreychỉnhúnvaimộtcáitrướcnhữnglờilẽthơngâycủaPiotrnhưđể tỏ ra rằngkhông thểnào trả lờinhữngđiềuvớvẩnnhưvậy,nhưngnóichođúngthìcũngkhólòngmàgiảiđápcâuhỏingâythơấybằngcáchnàokháchơnlàmộtcáinhúnvai.

    -Nếuaicũngchỉmuốnthamgiachiếntranhtheolýtưởngcủamình,thìsẽkhônglàmgìcóchiếntranhnữa,-Côngtướcnói.-Nhưthếthìlạicàngtuyệt,nhưngđiềuđóchẳngbaogiờxảyra.

    -Thếtạisaoanhthamgiachiếntranh?-Piotrhỏi.

    -Tạisaoà?Tôicũngkhôngbiết.Phảithếthôi.Vàlạicũngvì-Côngtướcngừnglạimộtlát…-Tôiđicũngvìcuộcsốngcủatôiởđâychẳnghợpvới

  • tôitínào.

  • Chương6

    Ởphòngbêncótiếngáodàiđànbàsộtsoạt.CôngtướcAndreygiậtmìnhnhưngườiđangmơsựctỉnh,vàgươngmặtchànglạicócáisắctháinhưbannãy, khi chàng ở trong phòng khách của Anna Pavlovna, Piotr bỏ chânxuống.Côngtướcphunhânbướcvào.Nàngđãthayđổitrangphục.Bâygiờnàngchỉmặcmộtchiếcáodàithườngmặctrongnhà,nhưngcũngtrangnhãvàtươimátnhưchiếcáohồinãy.CôngtướcAndreyđứnglên,lễphépđẩyghếbànhvềphíanàng.Nàngvộivàngngồixuốngghếbànhvẻbậnrộn,vàvẫndùngtiếngPhápnhưmọingày,nàngnói:

    - Tôi thường tự hỏi, tại saoAnnet không lấy chồng?Đàn ông các anhkhônglấychịấylàdại.Xinlỗicácanhchứthựcracácanhkhônghiểutýgìvềđànbàhết.CòncáicậuPiotrnàynữa,cậuthìchỉhamcãilộnthôi.

    -Thìtôicũngvừatranhluậnvớiônganhđấy.Tôikhônghiểutạisaoônganh cứmuốn ra trận, -Piotr nói với công tướcphunhân, khônghề cóvẻngượng nghịu thường thấy trong nhữngmối quan hệ giao thiệp giữamộtngườiđànôngvàmộtngườiđànbàcùngtrẻtuổinhưnhau.

    Công tướcphunhân lộvẻbứt rứt.HìnhnhưcâuhỏicủaPiotrđãchạmvàochỗđaunhóicủanàng.Nàngnói:

    -Thìtôicũngbảothế.Tôikhônghiểu,thựctôikhôngtàinàohiểutạisaođànôngkhôngcóchiếntranhthìkhôngsốngnổi?Tạisaođànbàchúngtôilại khôngmuốn gì hết, không cần gì hết?Bây giờ có cậu ở đây, cậu làmtrọngtàiđi.Tôivẫncứnóimãivớinhàtôi.Ởđâynhàtôilàmsĩquanphụtácủaôngchú, tức làgiữmộtđịavị rạng rỡnhất.Ai cũngbiết, ai cũng tôntrọngnhà tôi.Hômvừarồi,ởnhàApraksin tôinghemộtvịphunhânhỏi:“CóphảicôngtướcAndreynổitiếngđấykhông?”.Tôinóithựcđấymà!

    Nàngcười:

    -Ởđâunhàtôicũngđượchoanhnghênh.Nhàtôicómuốnlàmsĩquanphụ tá hoàng thượng thì cũng rất dễ thôi.Cậu cũngbiết hoàng thượngđãmấylầnnóichuyệnvớinhàtôirấtâncần.TôivớiAnnetthấyrằngthuxếpviệcđócólẽrấtdễ.Cậuthấythếnào?

    PiotrnhìncôngtướcAndreykhôngđáp,vìnhậnthấycâuchuyệnnàylàmchobạnkhóchịu.Chànghỏi:

    -Baogiờthìanhđi?

  • -Ôi chao!Cậu đừng có đem cái chuyện đi đứng ấy ra nói với tôi, tôikhôngmuốnngheđâu-côngtướcphunhânnói,giọngnóibôngđùavànũngnịunhưkhinàngvớiIppolittrongphòngkhách,vànhưvậyrõrànglàkhôngthíchhợpvớikhungcảnhởgiađìnhởđây,vìPiotrcóthểxemlàngườinhà-Hômnaykhiemphải từbỏ tấtcảnhữngquanhệ thân thiếtkia,với lại…,anhAndrey,anhcóbiếtkhông?-Nàngliếcmắtđưavềphíachồngmộtcáiđầyýnghĩa,vàrùngmìnhnóithìthào-Emsợ,emsợlắm!

    Chồng nàng nhìn nàng có vẻ ngạc nhiên như thế chợt nhận thấy ngoàimình và Piotr lại còn một người nào nữa đang ở trong phòng. Tuy vậy,chàngcũngvẫnhỏivợ,giọnglãnhđạmvàkháchkhí:

    -Liza,mìnhsợcáigìchứ?Anhchẳnghiểusaocả.

    -Đànôngđềuíchkỷnhưthếcả.Aicũngvậy,aicũngíchkỷhết.Chỉvìsởthíchriêng,anhấytựdưngbỏtôi,giamtôiởthônquêmộtmình.

    -Vớichaanhvàemgáianhnữachứ,emđừngquênđiềuđó!-CôngtướcAndreynóikhẽ.

    -Sốngmàkhôngcócácbạnbècủatôithìcũngchẳngkhácgìsốngmộtmình…ấythếmàanhấycònmuốntôiđừngsợ.

    Giọngnàngđãcóvẻgiậndỗi,môinàngnhếchlên,khiếnchogươngmặtnàngkémvuivànomnhưmộtconthúrừng,mộtconsóc.Nàngimbặt,hìnhnhưnhậnthấykhôngtiệnnóiđếnviệcmìnhđangcómangtrướcmặtPiotr,mặcdầuthenchốtcâuchuyệnlàởchỗấy.

    -Dùsaoanhcũngkhônghiểu,emsợcáigìmớiđượcchứ?-côngtướcAndreynóichậmrãi,mắtvẫnkhôngrờikhỏivợ.

    Côngtướcphunhânđỏmặt,khoáttayradángtuyệtvọng:

    -AnhAndrey,emphảinóirằnganhthayđổiquánhiều,nhiềuquáđimất!

    -Bácsĩbảomìnhphảiđingủsớm-CôngtướcAndreynói-Mìnhnênđingủđi.

    Công tướcphunhânkhôngnóigì, cáimôi trênhơingắnvàcó lông tơbỗngrunlên.CôngtướcAndreyđứngdậynhúnvai,điđilạilạitrongphòng.

    Piotrnhìnquacặpkínhmộtcáchngỡngàngvàngâythơ,hếtnhìncôngtướclạinhìnphunhânvànhổmngườinhưmuốnđứngdậy,nhưngnghĩthếnàolạithôi.

    - Có ông Piotr ở đây cũng chẳng hề gì. - Công tước phu nhân nói, và

  • khuônmặtxinhxắncủanàngđộtnhiêncaulạinhưmuốnkhóc,-Đãlâuemmuốnhỏianh;anhAndreyạ, tạisaođốivớiemanhthayđổitínhtìnhđếnthế?Nàoemcólàmgìanhđâu?Anhđitòngquân,anhchẳngthươnghạigìemcả.Tạisaothế?

    -Lise! - công tướcAndrey chỉ nói thế, song trong lời nói này có đủ ýkhẩncầu,nhưngnhất làcóý tin tưởngrằngnàngsẽhối tiếcvìnhữngcâuvừanói,nhưngnàngđãvộivàngnóitiếp:

    -Anhxememnhưngườiốmhaynhưđứatrẻcon.Emthấyhết.Nửanămtrướcđâyanhcóthếđâu?

    -Lise, tôivanmình,mìnhđừngnóinữa-công tướcAndreynói,giọngcàngkhuẩnkhoảnhơn.TronglúchaivợchồngAndreylờiquatiếnglạinhưthế,Piotrmỗi lúcmột thêmxúcđộng.Chàngđứngdậyvàđếncạnhcôngtướcphunhân.Hìnhnhưtrôngthấynướcmắtchàngkhôngsaocầmlòngvàbảnthânchàngcũngsẵnsàngkhóctheo.

    -Xinphunhânhãybìnhtâm.Phunhântưởngnhưthếđấythôi,bởivì,tôicam đoan với phu nhân rằng bản thân tôi cũng đã biết… vì sao…bởi vì.không,xin lỗiphunhân,mộtngườingoàiởđâylà thừa…Không,xinphunhânhãybìnhtâm,xinchào…

    CôngtướcAndreygiữlấytaychàng,cảnlại.

    -Khoan đã, Piotr.Nhà tôi rất tốt nên khôngmuốn làm tôimất cái thúđượcngồicùngvớicậumộtbuổitối.

    -Anhấychỉnghĩđếnmìnhmàthôi-Côngtướcphunhânlẩmbẩm,khôngsaocầmđượcnhữnggiọtnướcmắthờngiận.

    -Lise!-côngtướcAndreynóirấtxẵng,giọngnóiđãlêncaođếncáimứcchứngtỏchàngkhôngthểnhịnđượcnữa.

    Độtnhiên,vẻgiậndỗicủaconsóctrênkhuônmặtxinhxắncủacôngtướcphunhânnhỏnhắnnhườngchỗchomộtvẻsợhãiđángyêu,khiếnngườitadễmủilòng,nàngliếcđôimắtxinhđẹpnhìnchồng,trêngươngmặthiệnracáivẻrụtrèvànhưmuốnthútộicủamộtconchóđangkhẽvẩynhanhcáiđuôicụpxuống.

    -Trời!Trờiơi!-phunhânnóivàlấytayvuốtlạicácnếpáorồibướcđếncạnhchồngvàhônlêntránchồng.

    -Thôimìnhđinghỉnhé!-côngtướcnóitrongkhiđứngdậyhôntaynàngmộtcáchkháchkhínhưhôntaymộtngườixalạ.

  • Haingườibạnimlặng,chẳngaimởmiệngnóimộtcâu,PiotrnhìncôngtướcAndrey.CôngtướcAndreyđưabàntaynhỏnhắnlênvuốttrán.

    -Điănđi.-Chàngthởdàinóitrongkhiđứngdậyđiracửasổ.

    Haingườibướcvàocănphòngsangtrọngmớibàybiệnlại.Từkhănănđếnđồdùngbằngbạc,đồsứvàđồthuỷtinh,tấtcảđềucócáivẻmớitinhkhôi đặc biệt củamột cặp vợ chồng son.Giữa bữa ăn, công tướcAndreychốngkhuỷutaylênbàn,vàgiốngnhưmộtngườilâunămấpủmộtđiềugìtronglòngvàbâygiờđộtnhiênquyếtthổlộra,chàngbắtđầunóivớimộtvẻkhíchđộngbứtrứtmàchưabaogiờPiotrnhậnthấyởbạn.

    -Cậuạ,cậuđừngbaogiờlấyvợ,đừngbaogiờhết.Đólàlờitôikhuyêncậuđấy,cậuđừnglấyvợ,trướckhicậucóthểtựnhủrằngcậuđãlà