tập thơ tố hữu.pdf

35
Tố Hữu http://motsach.info Tập thơ Tố Hữu Website: http://motsach.info Date: 11-October-2012 Trang 1/35

Upload: vmh1707

Post on 19-Jan-2016

176 views

Category:

Documents


3 download

DESCRIPTION

tập thơ xuất sắc của nhà thơ Tố Hữu những năm vàng của lịch sử Việt Nam

TRANSCRIPT

Page 1: Tập Thơ Tố Hữu.pdf

Tố Hữu http://motsach.info

Tập thơ Tố Hữu

Website: http://motsach.info

Date: 11-October-2012

Trang 1/35

Page 2: Tập Thơ Tố Hữu.pdf

Tố Hữu http://motsach.info

Bài Ca Mùa Xuân 1961 Tôi viết bài thơ xuânNghìn chín trăm sáu mốtCành táo đầu hè rung rinh quả ngọtNắng soi sương giọt long lanh...Rét nhiều nên ấm nắng hanhĐắng cay lắm mới ngọt lành đó chăng?Giã từ năm cũ bâng khuângĐã nghe xuân mới lâng lâng lạ thường! Chào xuân đẹp! Có gì vui đấyHỡi em yêu? Mà má em đỏ dậyNhư buổi đầu hò hẹn, say mêAnh nắm tay em, sôi nổi, vụng vềMà nói vậy: "Trái tim anh đóRất chân thật chia ba phần tươi đỏ:Anh dành riêng cho Đảng phần nhiềuPhần cho thơ, và phần để em yêu..."Em xấu hổ: "Thế cũng nhiều anh nhỉ!"Rồi hai đứa hôn nhau, hai người đồng chíDắt nhau đi, cho đến sáng mai nayAnh đón em về, xuân cũng đến trong tay! Ôi tiếng hót vui say con chim chiền chiệnTrên đồng lúa chiêm xuân chao mình bay liệngXuân ơi xuân, vui tới mông mênhBiển vui dâng sóng trắng đầu ghềnhThơ đã hát, mát trong lời chúc:Đường lên hạnh phúc rộng thênh thênhTam Đảo, Ba Vì vui núi xuân xanh...Chào 61! Đỉnh cao muôn trượngTa đứng đây, mắt nhìn bốn hướngTrông lại nghìn xưa, trông tới mai sauTrông Bắc trông Nam, trông cả địa cầu!Trải qua một cuộc bể dâuCâu thơ còn đọng nỗi đau nhân tìnhNổi chìm kiếp sống lênh đênhTố Như ơi, lệ chảy quanh thân Kiều!Nghe hồn Nguyễn Trãi phiêu diêu

Trang 2/35

Page 3: Tập Thơ Tố Hữu.pdf

Tố Hữu http://motsach.info

Tiếng gươm khua, tiếng thơ kêu xé lòng...Ôi tiếng của cha ông thuở trướcXin hát mừng non nước hôm nay:Một vùng trời đất trong tayDẫu chưa toàn vẹn, cũng bay cờ hồng!Việt Nam, dân tộc anh hùngTay không mà đã thành công nên người!Có gì đẹp trên đời hơn thếNgười yêu người sống để yêu nhauĐảng cho ta trái tim giàuThẳng lưng mà bước, ngẩng đầu mà bay! Đời vui đó, hôm nay mở cửaNhư dãy hàng bách hóa của taHỡi những người yêu, hãy ghé mua hoaVà đến đó, sắm ít quà lễ cưới:Lụa Nam Định đẹp tươi mát rượiLược Hàng Đào chải mái tóc xanh!Ta còn nghèo, phố chật nhà gianhNhưng cũng đủ vài tranh treo Tết...Đời vui đó, tiếng ca Đoàn kếtTa nắm tay nhau xây lại đời taRuộng lúa, đồng khoai, nương sắn, vườn càChuồng lợn, bầy gà, đàn rau, ao cáDọn tí phân rơi, nhặt từng ngọn láMỗi hòn than, mẩu sắn, cân ngôTa nâng niu gom góp dựng cơ đồ! Ồ thích thật, bài thơ miền BắcRất tự do nên tươi nhạc, tươi vầnCả không gian như xích lại gầnThời gian cũng quên tuần quên tháng.Đời trẻ lại. Tất cả đều cách mạng!Rũ sạch cô đơn, riêng lẻ, bần cùngQuê hương ta rộn rã cuộc vui chungNgười hợp tác nên lúa dày thêm đó.Đường nở ngực. Những hàng dương liễu nhỏĐã lên xanh như tóc tuổi mười lămXuân ơi Xuân, em mới đến dăm nămMà cuộc sống đã tưng bừng ngày hộiNhư hôm nay, giữa công trường đỏ bụiNhững đoàn xe vận tải nối nhau đi

Trang 3/35

Page 4: Tập Thơ Tố Hữu.pdf

Tố Hữu http://motsach.info

Hồng Quảng, Lào Cai, Thái Nguyên, Việt TrìTên đất nước reo vui bao tiếng gọi... Nào đi tới! Bác Hồ ta nóiPhút giao thừa, tiếng hát đêm xuânKế hoạch năm năm. Mời những đoàn quânMời những bàn chân, tiến lên phía trước.Tất cả dưới cờ, hát lên và bước!Đi ta đi! Khai phá rừng hoangHỏi núi non cao, đâu sắt đâu vàng?Hỏi biển khơi xa, đâu luồng cá chạy?Sông Đà, sông Lô, sông Hồng, sông ChảyHỏi đâu thác nhảy, cho điện quay chiều?Hỡi những người trai, những cô gái yêuTrên những đèo mây, những tầng núi đáHai bàn tay ta hãy làm tất cả!Xuân đã đến rồi. Hối hả tương laiKhói những nhà máy mới ban mai... Tôi viết cho ai bài thơ 61?Đêm đã khuya rồi, rét về tê buốtHà Nội rì rầm... Còi thổi ngoài gaMột chuyến tàu chuyển bánh đi xaTiếng xình xịch, chạy dọc đường Nam Bộ...Ôi đâu phải con tàu! Trái tim ta đóTiếng đập thình thình, muốn vỡ làm đôi!Ta biết em rất khỏe, tim ơiKhông khóc đấy. Nhưng sao mà nóng bỏngNhư lửa cháy trong lòng ta gió lộng?Mấy hôm nay, như đứa nhớ nhàTa vẩn vơ hoài, rạo rực, vào raNghe tiếng mõ và nghe tiếng súngMiền Nam dậy, hò reo náo động!Ba con tôi đã ngủ lâu rồiCòn bao nhiêu chưa được ngủ trong nôiMiền Bắc thiên đường của các con tôi!Gà gáy sáng. Thơ ơi, mang cánh lửaHãy bay đi! Con chim kêu trước cửaThêm một ngày xuân đến. Bình minhCành táo đầu hè quả ngọt rung rinhNhư hạnh phúc đơn sơ, ước mơ nho nhỏTreo trước mắt của loài người ta đó:

Trang 4/35

Page 5: Tập Thơ Tố Hữu.pdf

Tố Hữu http://motsach.info

Hòa bìnhấm noChoCon ngườiSung sướngTự do!

Trang 5/35

Page 6: Tập Thơ Tố Hữu.pdf

Tố Hữu http://motsach.info

Bài Ca Quê Hương 20 năm dằng dặc xa quêNay mới về thăm mừng tái tê...Mới được nghe giọng hờn dịu ngọt"Huế giải phóng nhanh, mà anh lại muộn về!"Ôi, cơ chi anh được về với HuếKhông đợi trưa nay, phượng nở với cờVề với phá Tam Giang, như con trích con chuồn dưới bểVề với từng lá bến Tuần, lợp nón bài thơ...Cơ chi anh sớm được về bên nộiHôn nỗi đau tan nát Phù LaiNhư quê bạn Niệm Phò trơ trụiĐạn bom cày cả nương sắn, đồng khoai!Cơ chi anh sớm được về bên ngoạiGiữ bờ tre, bên nước Thanh LươngThương các cậu, các dì chịu khảo tra, không nóiĐào hầm nuôi cán bộ tháng năm trường!Quê hương ơi, sao mà da diết thếGiọng đò đưa... lòng Huế đó chăng?Vì dù đèn tắt, đã có trăngKhổ em thì em chịu, biết làm răng đặng chừ...Câu hò xưa mối tương tưThiết tha đôi lứa, mà như đôi miền!Bây giờ, nước lớn, thuyền lênBắc Nam mình lại nối liền thịt daBây giờ, hết nỗi gần xaAnh vào Hương Thủy, anh ra Phong ĐiềnĐường làng, lạ mấy cũng quenBước chân cứ nhớ, chẳng quên lối nào.Ngày đi, lòng vẫn tự hàoNay về, càng ngẩng đầu cao với trời.Thừa Thiên, đẹp cảnh, đẹp ngườiNúi xanh khí phách, biển ngời sức xuân!Núi này, Bạch Mã, Hải VânMây đưa Anh Giải phóng quân lên đèoBiển này, cửa Thuận sóng reoThanh thanh vành mũ tai bèo là em.Hương Giang ơi, dòng sông êm

Trang 6/35

Page 7: Tập Thơ Tố Hữu.pdf

Tố Hữu http://motsach.info

Quả tim ta, vẫn ngày đêm tự tìnhVẫn là duyên đó, quê anhGió mưa tan, lại trong lành mặt gương.Bến nghèo, xưa chuyến đò ngangNay cầu chống Mỹ, xe sang dập dìuTràng Tiền, biết mấy là yêu!Tuổi thơ áo trắng, sớm chiều bướm bay.Ngự Bình, thông lại xanh câyBên kia Vọng Cảnh, bên này Thiên ThaiBức tranh non nước tuyệt vờiBàn tay ta lại xây đời ta đây!Hoàng cung, thôi đã rêu dàyNgẩn ngơ thần tượng còn say thuở nào?Tươi rồi, cuộc sống thanh taoBát cơm hến cũng ngọt ngào lòng ta.Huế ơi, đẹp lắm quê nhàCâu Nam ai hóa bài ca anh hùngAi đi qua đó miền TrungXin mời ghé lại, vui cùng Huế tôi! Kỷ niệm tháng 5-1975

Trang 7/35

Page 8: Tập Thơ Tố Hữu.pdf

Tố Hữu http://motsach.info

Bầm Ơi! Ai về thăm mẹ quê taChiều nay có đứa con xa nhớ thầm...Bầm ơi có rét không bầm!Heo heo gió núi, lâm thâm mưa phùnBầm ra ruộng cấy bầm runChân lội dưới bùn, tay cấy mạ nonMạ non bầm cấy mấy đonRuột gan bầm lại thương con mấy lần.Mưa phùn ướt áo tứ thânMưa bao nhiêu hạt, thương bầm bấy nhiêu!Bầm ơi, sớm sớm chiều chiềuThương con, bầm chớ lo nhiều bầm nghe!Con đi trăm núi ngàn kheChưa bằng muôn nỗi tái tê lòng bầmCon đi đánh giặc mười nămChưa bằng khó nhọc đời bầm sáu mươi.Con ra tiền tuyến xa xôiYêu bầm yêu nước, cả đôi mẹ hiền.Nhớ thương con bầm yên tâm nhéBầm của con, mẹ Vệ quốc quân.Con đi xa cũng như gầnAnh em đồng chí quây quần là con.Bầm yêu con, yêu luôn đồng chíBầm quý con, bầm quý anh em.Bầm ơi, liền khúc ruột mềmCó con có mẹ, còn thêm đồng bàoCon đi mỗi bước gian laoXa bầm nhưng lại có bao nhiêu bầm!Bao bà cụ từ tâm như mẹYêu quý con như đẻ con ra.Cho con nào áo nào quàCho củi con sưởi, cho nhà con ngơi.Con đi, con lớn lên rồiChỉ thương bầm ở nhà ngồi nhớ con!Nhớ con, bầm nhé đừng buồnGiặc tan, con lại sớm hôm cùng bầm.Mẹ già tóc bạc hoa râm

Trang 8/35

Page 9: Tập Thơ Tố Hữu.pdf

Tố Hữu http://motsach.info

Chiều nay chắc cụng nghe thầm tiếng con... 1948

Trang 9/35

Page 10: Tập Thơ Tố Hữu.pdf

Tố Hữu http://motsach.info

Bà Bủ Bà bủ nằm ổ chuối khôBà bủ không ngủ bà lo bời bời...Đêm nay tháng chạp mồng mườiVài mươi bữa nữa Tết rồi hết năm.Bà bủ không ngủ bà nằmBao giờ thằng út về thăm một kỳTừ ngày nó bước ra điNó đi giải phóng đến khi nào về?Bao giờ hết giặc về quê?Đêm đêm bà bủ nằm mê khấn thầm... Bà bủ không ngủ, bà nằmCàng lo càng nghĩ, càng căm càng thùNgoài hiên gió núi ù ùMưa đêm mưa tự chiến khu mưa về...Đêm nay bộ đội rừng kheMưa ướt dầm dề, gió buốt chân tayNó đi đánh giặc đêm nayBước run, bước ngã, bước lầy, bước trơnNhà còn ổ chuối lửa rơmNó đi đánh giặc đêm hôm sưởi gì?Năm xưa cơm củ ngon chiNăm nay cơm gié nhà thì vắng con! Bà bủ gan ruột bồn chồnCon gà đã gáy đầu thôn sáng rồi...

Trang 10/35

Page 11: Tập Thơ Tố Hữu.pdf

Tố Hữu http://motsach.info

Bà Má Hậu Giang Trời Hậu Giang, tù và dậy rúc Phèng la kêu, trống giục vang đồng Đường quê đỏ rực cờ hồng Giáo lê sáng đất, tầm vông nhọn trời Quyết một trận, quét đời nô lệ Quăng máu xương, phá bẻ xiềng gông! Hỡi ôi! Việc chửa thành công Hôm nay máu chảy đỏ đồng Hậu Giang Giặc lùng, giặc đốt xóm làng Xác xơ cây cỏ, tan hoang cửa nhà Một vùng trắng bãi tha ma Lặng im, không một tiếng gà gáy trưa Có ai biết, ai ngờ trong đó Còn chơ vơ một ổ lều con Đạn bom qua, hãy sống còn Núp sau lưng rộng một hòn đá to. Có ai biết trong tro còn lửa Một má già lần lữa không đi Ở đây sóng gió bất kỳ Má ơi, má ở làm chi một mình? Rừng một dải U Minh tối sớm Má lom khom đi lượm củi khô Ngày đêm củi chất bên lò Ai hay má cất củi khô làm gì? Hay má lẫn quên vì tuổi tác Hay má liều một thác cho yên? Bỗng đâu một buổi mai lên Trên đường quê ấy qua miền nghĩa quân Một tán quỷ rần rần rộ rộ Mắt mèo hoang, mũi chó, râu dê Súng trường nhọn hoắt lưỡi lê Khét nồng khí chết, tanh dề máu oan! Chúng rảo bước. Lính quan nện gót Mắt nhìn quanh lục mót dạng người Đồng không, lạnh vắng, im hơi Chỉ đôi bóng quạ ngang trời loáng qua

Trang 11/35

Page 12: Tập Thơ Tố Hữu.pdf

Tố Hữu http://motsach.info

Ách là! Thằng quan ba dừng bước Rút ống dòm, và ngước mắt nheo Xa xa, sau lớp nhà xiêu Một tia khói nhỏ ngoằn ngoèo bay lên... Hắn khoái trá cười điên sằng sặc Nhe hàm răng sáng quắc như gươm Vẫy tay lũ tớ gườm gườm Như bầy chó đói chực chồm miếng ăn. Rồi lặng lặng bước chân hùm sói Tiến dần lên tia khói, vây quanh... Má già trong túp lều tranh Ngồi bên bếp lửa, đun cành củi khô Một mình má, một nồi to Cơm vừa chín tới, vùi tro, má cười... Chết! Có tiếng gì rơi sột soạt? Má già run, trán toát mồ hôi Chạy đâu? Thôi chết, chết rồi! Gót giày đâu đã đạp rơi liếp mành. Một thằng cướp, mắt xanh mũi lõ Đốc gươm dài tuốt vỏ cầm tay Rung rinh bậc cửa tre gầy Nghênh ngang một ống chân đầy lối đi! Hắn rướn cổ, giương mi, trơn mắt Như hổ mang chợt bắt được mồi Trừng trừng trông ngược trông xuôi Trông vào bếp lửa: Một nồi cơm to. Hắn rống hét: "Con bò cái chết! Một mình mày ăn hết này sao? Đừng hòng che được mắt tao Khai mau, du kích ra vào nơi đâu? Khai mau, tao chém mất đầu!" Má già lẩy bẩy như tàu chuối khô Má ngã xuống bên lò bếp đỏ Thằng giặc kia đứng ngõ trừng trừng Má già nhắm mắt, rưng rưng "Các con ơi! ở trong rừng U Minh Má có chết, một mình má chết Cho các con trừ hết quân Tây!" Thằng kia bỗng giậm gót giày

Trang 12/35

Page 13: Tập Thơ Tố Hữu.pdf

Tố Hữu http://motsach.info

Đạp lên đầu má: "Mẹ mày, nói không?" Lưỡi gươm lạnh toát kề hông "Các con ơi! Má quyết không khai nào!" Sức đâu như ngọn sóng trào Má già đứng dậy, ngó vào thằng Tây Má hét lớn: "Tụi bay đồ chó! Cướp nước tao, cắt cổ dân tao! Tao già không sức cầm dao Giết bay, có các con tao trăm vùng! Con tao, gan dạ anh hùng Như rừng đước mạnh, như rừng chàm thơm! Thân tao chết, dạ chẳng sờn!" Thương ôi! Lời má lưỡi gươm cắt rồi! Một dòng máu đỏ lên trời Má ơi, con đã nghe lời má kêu! Nước non muôn quý ngàn yêu Còn in bóng má sớm chiều Hậu Giang. Đầu năm 1941

Trang 13/35

Page 14: Tập Thơ Tố Hữu.pdf

Tố Hữu http://motsach.info

Con Cá, Chột Nưa Năm sáu ngày mệt xỉuThuốc làm khuây mấy điếuVài ba hớp nước trongSuy nghĩ chuyện bao đồngVẫn không ngoài chuyện đói. Đầu sàn canh bốc khóiChén cá nức mùi thơmLên họa với mùi cơmSao mà như cám dỗ! Muốn ngủ mà không ngủCái bụng cứ nằn nì:“Ăn đi thôi, ăn đi!Chết làm chi cho khổ!” Nghe hắn thầm quyến rũTôi đỏ mặt bừng tai:“Im đi cái giọng màyTao thà cam chịu chết!” Hắn nằm im đỡ mệtRồi tha thiết van lơn:“Đời mới hai mươi xuânChết làm chi cho khổ!” Hắn nói to nói nhỏKể lể chuyện đê hènTôi vẫn cứ nằm yênHắn liền thay chiến thuật: “Thôi thì thôi cứ vậtNhưng phải ráng cầm hơiTheo với bạn với đờiCho đến ngày kết quả.Ăn đi vài con cáNăm bảy cái chột nưaCó ai biết ai ngờ?Thế vẫn tròn danh dựKhông can chi mà sợCó hôi miệng hôi mồm

Trang 14/35

Page 15: Tập Thơ Tố Hữu.pdf

Tố Hữu http://motsach.info

Còn có nước khi hômUống vô là sạch hết!” Lần này tôi thú thiệt:Lời hắn cũng hay hayLí sự cũng đủ đầyNghe ra chừng phải quá!Ăn đi vài con cáNăm bảy cái chột nưaCó ai biết, ai ngờThế vẫn tròn danh dự! Nhưng mà tôi lưỡng lựSuy nghĩ rồi lắc đầuĐành không ai biết đâuVẫn không làm thế được!Từ khi chân dấn bướcTrên con đường đấu tranhTôi sẵn có trong mìnhĐôi mắt thần: chủ nghĩa Đã đứng trong đoàn thểBênh vực lợi quyền chungSống chết có nhau cùngKhông được xa hàng ngũKhông thể gì quyến rũMua bán được lương tâmDanh dự của riêng thânLà của chung đồng chíPhải giữ gìn tỉ mỉNhư tròng mắt con ngươiĐến cạn máu tàn hơiKhông xa rời kỷ luậtPhải trải lòng chân thậtKhông một nét quanh coKhông một bóng lờ mờKhông một nhăn ám muội! Bụng nghe, chừng biết tộiTừ đó hết nằn nìKhông dám thở than chiVà tôi cười đắc thắng. Lao Bảo, 11-1940

Trang 15/35

Page 16: Tập Thơ Tố Hữu.pdf

Tố Hữu http://motsach.info

Trong những ngày tuyệt thực

Trang 16/35

Page 17: Tập Thơ Tố Hữu.pdf

Tố Hữu http://motsach.info

Emily, Con... Ê mi-ly, con đi cùng chaSau khôn lớn con thuộc đường, khỏi lạc...- Đi đâu cha?- Ra bờ sông Pô-tô-mác- Xem gì cha?Không con ơi, chỉ có Lầu ngũ giác.Ôi con tôi, đôi mắt tròn xoeÔi con tôi, mái tóc vàng hoeĐừng có hỏi cha nhiều con nhé!Cha bế con đi, tối con về với mẹ... <div class="poem_text_note"> * Elimy là con gái út của Noman Morison. Yêu con tha thiết, ngày 2-11-1965, anh Morison đãbế Emily (khi đó (18 tháng) tuổi) từ nhà đến Lầu Năm Góc. Nhìn con lần cuối, anh tự châm lửatự thiêu mình để phản đối cuộc chiến tranh xâm lược của nhà cầm quyền Mỹ ở Việt Nam</div> Oa-sinh-tơnBuổi hoàng hônÔi những linh hồnCòn, mấtHãy cháy lên, cháy lên Sự thật!<br>Giôn-xơn!Tội ác bay chồng chấtCả nhân loại căm hờnCon quỷ vàng trên mặt đất.Mày không thể mượn nước sonCủa Thiên Chúa, và màu vàng của Phật!<br>Mác Na-ma-raMày trốn đâu? Giữa bãi tha maCủa toà nhà năm gócMỗi góc, một châu.Mày vẫn chui đầuTrong lửa nóng

Trang 17/35

Page 18: Tập Thơ Tố Hữu.pdf

Tố Hữu http://motsach.info

Như đà điểu rúc đầu trong cát bỏng.<br>Hãy nhìn đây!Nhìn ta phút này!Ôi không chỉ là ta với con gái nhỏ trong tayTa là Hôm nayVà con ta, Ê-mi-ly ơi, con là mãi mãi!Ta đứng dậy,Với trái tim vĩ đạiCủa trăm triệu con ngườiNước Mỹ.Để đốt sáng đến chân trờiMột ngọn đènCông lý.<br>Hỡi tất cả chúng bay, một bầy ma quỷNhân danh ai?Bay mang những B 52Những na-pan, hơi độcTừ toà Bạch ỐcTừ đảo Guy-amĐến Việt NamĐể ám sát hoà bình và tự do dân tộcĐể đốt những nhà thương, trường họcGiết những con người chỉ biết yêu thươngGiết những trẻ em chỉ biết đi trườngGiết những đồng xanh bốn mùa hoa láVà giết cả những dòng sông của thơ ca nhạc hoạ!<br>Nhân danh ai?Bay chôn tuổi thanh xuân của chúng ta trong những quan tàiÔi những người con trai khoẻ đẹpCó thể biến thiên nhiên thành điện, thépCho con người hạnh phúc hôm nay!<br>Nhân danh ai?Bay đưa ta đến những rừng dàyNhững hố chông, những đồng lầy kháng chiếnNhững làng phố đã trở nên pháo đai ẩn hiệnNhững ngày đêm đất chuyển trời rung...Ôi Việt Nam, xứ sở lạ lùng

Trang 18/35

Page 19: Tập Thơ Tố Hữu.pdf

Tố Hữu http://motsach.info

Đến em thơ cũng hoá thành những anh hùngĐến ong dại cũng luyện thành chiến sĩVà hoa trái cũng biến thành vũ khí!<br>Hãy chết đi, chết điTất cả chúng bay, một bầy ma quỷ!Và xin nghe, nước Mỹ ta ơi!Tiếng thương đau, tiếng căm giận đời đờiCủa một người con. Của một con người thế kỷ<br>Ê-mi-ly, con ơi!Trời sắp tối rồi...Cha không bế con về được nữa!Khi đã sáng bùng lên ngọn lửaĐêm nay mẹ đến tìm conCon sẽ ôm lấy mẹ mà hônCho cha nhéVà con sẽ nói giùm với mẹ:Cha đi vui, xin mẹ đừng buồn!Oa-sinh-tơnBuổi hoàng hônCòn mất?Đã đến phút lòng ta sáng nhấtTa đốt thân taCho ngọn lửa chói loàSự thật..........

Trang 19/35

Page 20: Tập Thơ Tố Hữu.pdf

Tố Hữu http://motsach.info

Em Ơi... Ba Lan Em ơi, Ba Lan mùa tuyết tanĐường bạch dương sương trắng nắng ngànAnh đi, nghe tiếng người xưa vọngMột giọng thơ ngâm, một giọng đànCó phải Sô-panh tình chứa chanNâng đàn ca, cô gái Ba LanCó phải A-đam hồn vĩ đạiBay trên đầu thế kỷ nhân gian...Em đi cùng anh lên thành xưaVác-xa-va ấm nắng ban trưaNét vàng lịch sử vừa tươi lạiTrong cuộc hồi sinh, tạnh gió mưaHãy nghe em từng viên đá látNhững con đường, tiếng hát đau thươngBa Lan, Ba LanThịt da đã bao lần tan nátNước mất, tim về vọng cố hươngHãy nghe em từng viên ngói đỏNhững mái nhà phố cũ hồi xuânMáu đã quyện, em ơi, trong đóMáu Ba Lan và máu Hồng quân!Ôi máu đọng mười lăm năm trướcBốn triệu hồn kêu Nước trong đêmEm ơi em, làm sao quên đượcỐt-sơ-ven-xim, ốt-sơ-ven-xim!Nhớ nghe em, những đôi giày nhỏTưởng còn đi chập chững chân sonNhững mái tóc vàng tơ đóng bóDệt thành chăn rợn bóng oan hồn!Anh đã đến quê em Cra-cốpNhư quê anh lộng lẫy cung đềnHồng quân cứu Va-ven xinh đẹpNhư Thạch Sanh đánh ó cứu nàng tiên...Anh đã đến quê em Ban-tíchSóng ngời xanh, ngọc bích biển khơiĐã xóa sạch những ngày Đăng-díchMàu Ba Lan trong trắng đỏ tươi

Trang 20/35

Page 21: Tập Thơ Tố Hữu.pdf

Tố Hữu http://motsach.info

Khắp quê em, mùa xuân đến rồi- Dù đêm qua chút tuyết còn rơi- Hỡi người chị bên đường quét tuyếtXuân đến rồi, nắng đỏ trên môi.Nắng trên cao cần trục xây nhàNắng lưng tàu phấp phới đi xaNắng đỏ ngực anh, người thủy thủĐẹp như lò Nô-va Hu-taKhắp quê em, mùa xuân mang tênNhững người con đẹp của trăm miềnHôm nay gọi nhau về Đại hộiMở thêm đường, đi lên, đi lênMùa xuân đó, quê em ấm ápChân người đi, vào cuộc đời chungNgựa đang kéo đồng lên hợp tácĐường ta đi tấp nập vô cùng!

Trang 21/35

Page 22: Tập Thơ Tố Hữu.pdf

Tố Hữu http://motsach.info

Hãy Nhớ Lấy Lời Tôi Có những phút làm nên lịch sửCó cái chết hóa thành bất tửCó những lời hơn mọi bài caCó con người như chân lý sinh ra.Nguyễn Văn Trỗi!Anh đã chết rồiAnh còn sống mãiChết như sống, anh hùng, vĩ đại.Hỡi người Anh, đã khép chặt đôi môiTiếng anh hô: Hãy nhớ lấy lời tôi!Đang vang dội. Và ánh đôi mắt sángCủa Anh đã chói ngời trên báo Đảng Nghìn năm sau sẽ nhớ lại hôm quaMột sáng mùa thu, giữa khám Chí HòaAnh đi giữa hai tên gác ngụcVà sau chúng, một người linh mục.Anh bước lên, nhức nhói chân đau,Dáng hiên ngang vẫn ngẩng cao đầuQuần áo trắng một màu thanh khiếtThây gầy yếu mạnh hơn cái chết.Bầy giết thuê và lũ viết thuêHai hàng đen, súng cắm lưỡi lêAnh bước tới, mắt nhìn, bình thảnNhư chính Anh là người xử án.Cỏ trong vườn mát dưới chân AnhĐời vẫn tươi màu lá rau xanhĐây miếng đất của Anh đòi giải phóngĐây máu thịt của Anh đòi cuộc sống.Anh thét to: "Ta có tội gì đây?"Chúng trói Anh vào cọc, mấy vòng dâyMười họng súng. Một băng đen bịt mắt.Anh thét lớn: "Chính Mỹ kia là giặc!"Và tay Anh giật phắt mảnh băng đenAnh muốn thiêu, bằng mắt, lũ đê hènVới cái chết, Anh muốn nhìn giáp mặtNhư ngọn lửa không bao giờ dập tắt!Chúng run lên, xông trói chặt Anh hơn

Trang 22/35

Page 23: Tập Thơ Tố Hữu.pdf

Tố Hữu http://motsach.info

Đôi môi Anh đã khô cháy căm hờn:Phải chiến đấu không sợ gì súng đạn!Lệnh: Hàng đầu quỳ xuống! Một giây thôiAnh thét lên: Hãy nhớ lấy lời tôi:Đả đảo đế quốc Mỹ!Đả đảo Nguyễn Khánh!Hồ Chí Minh muôn năm!Hồ Chí Minh muôn năm!Hồ Chí Minh muôn năm!Phút giây thiêng, Anh gọi Bác ba lần!Súng đã nổ, mười viên đạn MỹAnh gục xuống. Không. Anh thẳng dậyAnh hãy còn hô: Việt Nam muôn năm!Máu tim Anh nhuộm đỏ đất Anh nằm.Mắt đã nhắm, không một lời rên rỉ,Anh chết vậy, như thiên thần yên nghỉ.Chẳng cần đâu, cây thánh giá sắt tâyCủa tay người linh mục ném bên thây! Anh đã chết, Anh Trỗi ơi, có biếtMáu kêu máu, ở trên đời, tha thiết!Du kích quân Ca-ra-cát đã vì AnhBắt một tên giặc Mỹ giữa đô thành.Anh đã chết. Anh chẳng còn thấy nữaLửa kêu lửa, giữa miền Nam rực lửaNhư trái tim Anh, ôi lửa nào bằng!Phút cuối cùng, chói lọi khối sao băng...Hãy nhớ lấy lời tôi!Nguyễn Văn TrỗiLời Anh dặn, chúng tôi xin nhớ:Hãy sống chết quang vinhTrước kẻ thù không sợVì Tổ quốc hi sinhNhư đời Anh, người thợ. 23-10-1964

Trang 23/35

Page 24: Tập Thơ Tố Hữu.pdf

Tố Hữu http://motsach.info

Khi Con Tu Hú Khi con tu hú gọi bầyLúa chiêm đang chín trái cây ngọt dầnVườn râm dậy tiếng ve ngânBắp rây vàng hạt đầy sân nắng đàoTrời xanh càng rộng càng cao Đôi con diều sáo lộn nhào từng không...Ta nghe hè dậy bên lòngMà chân muốn đạp tan phòng hè ôiNgột làm sao chết mất thôiCon chim tu hú ngoài trời cứ kêu... Huế, tháng 7 - 1939

Trang 24/35

Page 25: Tập Thơ Tố Hữu.pdf

Tố Hữu http://motsach.info

Lão Đầy Tớ Gánh nước, cuốc vườn cauĐất bụi lấm đầy đầuMà chủ còn hất hủi! Như cái kiếp ăn màyNgồi ăn trong góc xóBuồn thiu như con chóÁo rách chẳng ai may Quần rách giơ tuốt cả!Lạnh thì nằm chòng queoTrơ trụi như con mèoKhông có vài tấm rạ!” Tôi riết chặt bàn tayCủa lão: “Bao nhiêu nỗiĐau buồn và tức tốiSẽ tan biến ngày mai... Ông đã nghe ai nóiCó một xứ mênh môngNửa tây và nửa đôngMạnh giầu riêng một cõi? Nơi không vua, không quanKhông hạng người ô uếKhông hạng người nô lệSống đau xót, lầm than. Nơi tiêu diệt lòng thamKhông riêng ai của cảiHàng triệu người thân áiCùng chung sức nhau làm Để cùng nhau vui sướngAi già nua tật nguyềnThì cứ việc ngồi yênĐã sẵn tiền nuôi dưỡng”. Lão ngơ ngác nhìn tôiRối rít: “Ồ hay nhỉ!Ai già nua được nghỉ

Trang 25/35

Page 26: Tập Thơ Tố Hữu.pdf

Tố Hữu http://motsach.info

Cũng no ấm trọn đời? Ai cũng có nhà cửaCũng sung sướng bằng nhau?Đã không ai đè đầuLàm chi có đầy tớ? Cậu bảo: Cũng không xa?- Nước Nga?- Ờ nước ấy”.Và há mồm khoan khoáiLão ngồi mơ nước Nga...

Trang 26/35

Page 27: Tập Thơ Tố Hữu.pdf

Tố Hữu http://motsach.info

Lạ Chưa? Lạ chưa vẫn ở bên emMà anh cứ nhớ; cứ thèm gần hơn!Cứ lo em giận em hờnMải mê anh để cô đơn em buồn ...Cơ chi chắp được đôi hồnNhư chim đôi cánh lượn hôn mây trờiCơ chi đi suốt đường đờiNhư hình với bóng sóng đôi tháng ngày!Em cười anh cũng vui lâyAnh đau, em lại lệ cay, xót thầmQua bao xao động, thăng trầmTâm ca được mấy tri âm không lời?Tình yêu là thế em ơi!Hai người mà hóa một người, trăm năm ...

Trang 27/35

Page 28: Tập Thơ Tố Hữu.pdf

Tố Hữu http://motsach.info

Mẹ Suốt Lặng nghe mẹ kể ngày xưaChang chang cồn cát nắng trưa Quảng BìnhMẹ rằng: Quê mẹ Bảo NinhMênh mông sông biển, lênh đênh mạn thuyềnSớm chiều, nước xuống triều lênCực thân từ thuở mới lên chín mườiLớn đi ở bốn cửa ngườiMười hai năm lẻ, một thời xuân quaLấy chồng, cũng khổ con raTám lần đẻ, mấy lần sa, tội tình!Nghĩ mà thương mẹ cha sinhThương chồng con lại thương mình xót xaBây chừ sông nước về taĐi khơi đi lộng, thuyền ra thuyền vàoBây giờ biển rộng trời caoCá tôm cũng sướng, lòng nào chẳng xuân!Ông nhà theo bạn "xuất quân"Tui nay cũng được vô chân "sẵn sàng"Một tay lái chiếc đò ngangBến sông Nhật Lệ, quân sang đêm ngàySợ chi sóng gió tàu bayTây kia mình đã thắng, Mỹ này ta chẳng thua!Kể chi tuổi tác già nuaChống chèo xin cứ thi đua đến cùng!Ngẩng đầu, mái tóc mẹ rungGió lay như sóng biển tung, trắng bờ...Gan chi gan rứa, mẹ nờ?Mẹ rằng: Cứu nước mình chờ chi ai?Chẳng bằng con gái, con traiSáu mươi còn một chút tài đò đưaTàu bay hắn bắn sớm trưaThì tui cứ việc sớm trưa đưa đò...Ghé tai mẹ, hỏi tò mò:Cớ răng ông cũng ưng cho mẹ chèo?Mẹ cười: Nói cứng, phải xiêuRa khơi ông còn dám, tui chẳng liều bằng ông!Nghe ra, ông cũng vui lòng

Trang 28/35

Page 29: Tập Thơ Tố Hữu.pdf

Tố Hữu http://motsach.info

Tui đi, còn chạy ra sông dặn dò:"Coi chừng sóng lớn, gió toMàn xanh đây mụ, đắp cho kín mình!"Vui sao, câu chuyện ơn tìnhNắng trưa cồn cát Quảng Bình cũng say...

Trang 29/35

Page 30: Tập Thơ Tố Hữu.pdf

Tố Hữu http://motsach.info

Ta Đi Tới Ta đi giữa ban ngàyTrên đường cái, ung dung ta bước.Đường ta rộng thênh thang tám thướcĐường Bắc Sơn, Đình Cả, Thái NguyênĐường qua Tây Bắc, đường lên Điện BiênĐường cách mạng, dài theo kháng chiến... Đến hôm nay đường xuôi về biểnMới tinh khôi màu đất đỏ tươiĐẹp vô cùng, Tổ quốc ta ơi!Ai về với quê hương ta tha thiếtSông Hương, Bến Hải, Cửa Tùng... Ai vô đó, với đồng bào, đồng chíNói với Nửa - Việt Nam yêu quýRằng: nước ta là của chúng taNước Việt Nam dân chủ cộng hòa!Chúng ta, con một cha, nhà một nócThịt với xương, tim óc dính liền. Dù ai nói ngả nói nghiêngLòng ta vẫn vững như kiềng ba chân.Dù ai rào giậu ngăn sânLòng ta vẫn giữ là dân Cụ Hồ!Ta đã lớn lên rồi trong khói lửaChúng nó chẳng còn mong được nữaChặn bàn chân một dân tộc anh hùng.Những bàn chân từ than bụi, đầy bùnĐã bước dưới mặt trời cách mạng.Những bàn chân của Hóc Môn, Ba Tơ, Cao LạngLừng lẫy Điện Biên, chấn động địa cầuNhững bàn chân đã vùng dậy đạp đầuLũ chúa đất xuống bùn đen vạn kiếp! Ta đi tới, trên đường ta bước tiếp,Rắn như thép, vững như đồng.Đội ngũ ta trùng trùng điệp điệpCao như núi, dài như sôngChí ta lớn như biển Đông trước mặt!

Trang 30/35

Page 31: Tập Thơ Tố Hữu.pdf

Tố Hữu http://motsach.info

Ta đi tới, không thể gì chia cắtMục Nam Quan đến bãi Cà MauTrời ta chỉ một trên đầuBắc Nam liền một biển.Lòng ta không giới tuyếnLòng ta chung một Cụ HồLòng ta chung một Thủ đôLòng ta chung một cơ đồ Việt Nam! 8-1955

Trang 31/35

Page 32: Tập Thơ Tố Hữu.pdf

Tố Hữu http://motsach.info

Tiếng Ru Con ong làm mật yêu hoaCon cá bơi yêu nước, con chim ca yêu trờiCon người muốn sống con ơiPhải yêu đồng chí, yêu người anh em. Một ngôi sao chẳng sáng đêmMột thân lúa chín chẳng nên mùa vàng.Một người, đâu phải nhân gian?Sống chăng, một đống lửa tàn mà thôi! Núi cao bởi có đất bồiNúi chê đất thấp núi ngồi ở đâu?Muôn dòng sông đổ biển sâuBiển chê sông nhỏ, biển đâu nước còn? Tre già yêu lấy măng nonChắt chiu như mẹ yêu con tháng ngàyMai sau con lớn hơn thàyCác con ôm cả hai tay đất tròn.

Trang 32/35

Page 33: Tập Thơ Tố Hữu.pdf

Tố Hữu http://motsach.info

Từ Ấy Từ ấy trong tôi bừng nắng hạMặt trời chân lý chói qua timHồn tôi là một vườn hoa láRất đậm hương và rộn tiếng chim...Tôi buộc lòng tôi với mọi ngườiĐể tình trang trải với trăm nơiĐể hồn tôi với bao hồn khổGần gũi nhau thêm mạnh khối đời.Tôi đã là con của vạn nhàLà em của vạn kiếp phôi phaLà anh của vạn đầu em nhỏKhông áo cơm, cù bất cù bơ...

Trang 33/35

Page 34: Tập Thơ Tố Hữu.pdf

Tố Hữu http://motsach.info

Việt Nam Máu Và Hoa Khao khát trăm năm, mãi đợi chờHôm nay vui đến, ngỡ trong mơMột trời êm ả, xanh không tưởngMặt đất bình yên giấc trẻ thơĐây cuộc hồi sinh, buổi hóa thânMùa đông thế kỷ chuyển sang xuânÔi Việt Nam! Từ trong biển máuNgười vươn lên, như một thiên thần!Thế này chăng? Thuở xưa hoang dãChàng Sơn Tinh thắng giặc Thủy TinhCàng dâng nước, càng cao ngọn núiChân Trường Sơn đạp sóng Thái Bình.Chúng muốn đốt ta thành tro bụiTa hóa vàng nhân phẩm, lương tâmChúng muốn ta bán mình ô nhụcTa làm sen thơm ngát giữa đầm.Ta sẵn sàng xé trái tim taCho Tổ quốc, và cho Tất cảLá cờ này là máu là daCủa ta, của con người, vô giá.Trắng khăn tang, em chẳng khóc đâuHỡi em gái mất cha mất mẹNước mắt rơi, làm nhòa mặt quân thùEm phải bắn, trúng đầu giặc Mỹ.Tình thương lớn, mạnh hơn lửa thépTrận địa đây xây giữa lòng ngườiDẫu mưa nắng, trái đất tròn vẫn đẹpĐời yêu ta, ta phải thắng cho Đời.Cút sạch đi, bầy sói hôi tanh!Đã đến buổi cuối cùng phán quyết:Trả về ta, đất rộng trời xanhCho bay, những hố bom làm huyệt.Lịch sử muốn bay cúi đầu tội lỗiDưới gươm thiêng hùng khí Thủ đôCả bốn biển hoan hô Hà NộiPháo đài bay rụng đỏ mặt hồ.Ngọc Hà em! Lộng lẫy hoa tươi

Trang 34/35

Page 35: Tập Thơ Tố Hữu.pdf

Tố Hữu http://motsach.info

Xin thơm khắp miền Nam, miền BắcChắc Bác Hồ vui, xin kính dâng NgườiVà tặng cả anh em cùng ta đánh giặc.Không nỗi đau nào riêng của aiCủa chung nhân loại, chiến công này,Việt Nam ơi, máu và hoa ấyCó đủ mai sau, thắm những ngày?Chưa dễ lành đâu, những vết thươngNửa mình còn nhức, hỡi quê hương!Song mùa vui đã mang xuân tớiĐã tắt hôm nay lửa chiến trường.Rừng núi đã xanh màu giải phóngHãy trào lên, ơi sóng Cửu LongQuét phăng những rác bùn ứ đọngNhững thép gai ngăn mặt, cắt lòng.Ta lại về ta, những đứa conMáu hòa trong máu, đỏ như son.Sài Gòn ơi, Huế ơi! Xin đợiTái hợp, huy hoàng, cả Nước non! Xuân 1973

Powered by TCPDF (www.tcpdf.org)

Trang 35/35