phần 1 t -...

21
Tác Gi: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYT VI Phn 1 Thiên Thanh đang thbtrên đường cô chăm chú nhìn vào vũ trường Cosy đèn đủ màu nhp nháy rt đẹp. - Ê! Ba nào ti mình vô đây đi, Trâm Anh. Cô nm tay người bn thân ca mình đung đưa và tiếp tc lên tiếng: - Sao mi không nói gì hết vy, Anh? Sgió vào bđau răng h? Cô nói đùa làm cho người đi cnh cô phi nncười. Thiên Thanh va đi va ngm sao trên bu tri, cht có tiếng gi to tphía sau: - Thiên Thanh! Cô quay đầu li, thy nhbn thân ca mình. Cô cht nhli lúc nãy cô và đi va nm tay vi nhbn thân đây mà sao bây gili... Cô trmt nhìn cô gái bên cnh mình, cô gái đó cười tươi: - Hì hì... Trâm Anh chy đến gn Thiên Thanh, cô ngc nhiên hi: - Bn ca mi hThanh? Cô ngơ ngác: - Không phi bn ca mi sao, Anh? Chai nhìn cô gái đó và đồng thanh: - Vy cô là ai? Cô gái đó cười tht vui v: - Tôi là tôi. Nghe ging trli khàn khàn ca cô gái đó cThanh và Anh đều nhăn mt: - Vô duyên! Thiên Thanh nhìn tng thcô gái đó, dáng người to đùng, mái tóc thì vàng hoe li thêm đôi môi đỏ chót, khó nghe nht là cái ging rt khàn. Đây chc là chem ca ThNri. Cô gái đó đề ngh: www.vuilen.com 1

Upload: others

Post on 11-Sep-2019

0 views

Category:

Documents


0 download

TRANSCRIPT

Page 1: Phần 1 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeutuyetvoi/tinhyeutuyetvoi01.pdfTác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI Phần 1 T hiên Thanh đang thả

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI

Phần 1

Thiên Thanh đang thả bộ trên đường cô chăm chú nhìn vào vũ trường Cosy

đèn đủ màu nhấp nháy rất đẹp.

- Ê! Bữa nào tụi mình vô đây đi, Trâm Anh.

Cô nắm tay người bạn thân của mình đung đưa và tiếp tục lên tiếng:

- Sao mi không nói gì hết vậy, Anh? Sợ gió vào bị đau răng hả?

Cô nói đùa làm cho người đi cạnh cô phải nở nụ cười. Thiên Thanh vừa đi vừa ngắm sao trên bầu trời, chợt có tiếng gọi to từ phía sau:

- Thiên Thanh!

Cô quay đầu lại, thấy nhỏ bạn thân của mình. Cô chợt nhớ lại lúc nãy cô và đi vừa nắm tay với nhỏ bạn thân đây mà sao bây giờ lại... Cô trố mắt nhìn cô gái bên cạnh mình, cô gái đó cười tươi:

- Hì hì...

Trâm Anh chạy đến gần Thiên Thanh, cô ngạc nhiên hỏi:

- Bạn của mi hả Thanh?

Cô ngơ ngác:

- Không phải bạn của mi sao, Anh?

Cả hai nhìn cô gái đó và đồng thanh:

- Vậy cô là ai?

Cô gái đó cười thật vui vẻ:

- Tôi là tôi.

Nghe giọng trả lời khàn khàn của cô gái đó cả Thanh và Anh đều nhăn mặt:

- Vô duyên!

Thiên Thanh nhìn tổng thể cô gái đó, dáng người to đùng, mái tóc thì vàng hoe lại thêm đôi môi đỏ chót, khó nghe nhất là cái giọng rất khàn. Đây chắc là chị em của Thị Nở rồi. Cô gái đó đề nghị:

www.vuilen.com 1

Page 2: Phần 1 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeutuyetvoi/tinhyeutuyetvoi01.pdfTác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI Phần 1 T hiên Thanh đang thả

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI

- Hay là bọn mình kết bạn nha.

- Không bao giờ.

Cô gái chu môi:

- Sao lúc nãy nắm tay thân mật với tôi lắm mà còn bây giờ lại…

Thiên Thanh nhanh miệng:

- Còn dám nói vậy nữa hả? Tự nhiên theo bọn tôi làm gì, định làm chuyện xấu hả?

Cô gái đó lắc đầu lia lịa nhưng hơi chanh chua:

- Hai cô không làm chuyện xấu với tôi thì thôi. Tôi lỡ bị đánh cũng có một mình còn các cô thì có đến hai người làm sao tôi đánh lại chứ.

- Cô như khủng long bạo chúa vậy đó, mười người như tụi tôi cũng không đánh lại một mình cô nữa.

Thiên Thanh nói thì thầm bên tai Trâm Anh:

- Nhìn cô gái này sao giống người hay đi bên cạnh các ông vua quá.

Trâm, Anh hỏi lại:

- Là nô tì hả?

- Không!

Trâm Anh tiếp tục đoán:

- Là hoàng hậu hay hoàng phi?

Thiên Thanh cười tủm tỉm:

- Không! Là thái giám.

Thế là cả hai cùng bật cười, nắm tay nhau và chuẩn bị:

- Một, hai, ba! Chuồn lẹ!

Cô gái đó gọi to:

- Chờ tôi với!

www.vuilen.com 2

Page 3: Phần 1 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeutuyetvoi/tinhyeutuyetvoi01.pdfTác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI Phần 1 T hiên Thanh đang thả

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI

Tại vũ trường Cosy, bà Lan Linh tìm khắp nơi vẫn không thấy Vũ Quân,

bà thắc mắc:

- Vừa thấy nó ở đây mà.

Minh Tâm lên tiếng:

- Con đã bảo là cậu ấy không có đến đây mà.

- Có mà, không biết sao lại không tìm thấy nữa.

Bà Linh suy nghĩ một lúc:

- Hình như lúc mới bước vào thấy có một cô gái bước ra, người đó sao giống Quân quá.

Minh Tâm cười tươi:

- Bà ơi! Cậu chủ làm sao là nữ được chứ. Mình về nhà thôi bà ơi.

- Không được! Tao phải bắt quả tang nó ở đây, để về nhà nói lại với với ông nữa.

Minh Tâm người tài xế của gia đình Vũ Quân, anh nghĩ thầm:

- Quả đúng là “mấy đời bánh đúc có xương, mấy đời mẹ ghẻ mà thương con chồng”.

Bà Lan Linh đề nghị:

- Minh Tâm! Mày lục soát hết các phòng ở đây và ngay cả phòng vệ sinh nữa.

Anh không dám cãi lại lệnh của bà Linh nên đành nghe theo. Sau khi làm xong nhiệm vụ, anh đến gần bà Linh:

- Thưa bà! Tìm khắp nơi rồi, không thấy cậu chủ đâu cả.

Thế là bà Linh ra khỏi cửa vũ trường, bà bảo:

- Về thôi! Lần sau, nó không may mắn như vậy đâu.

www.vuilen.com 3

Page 4: Phần 1 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeutuyetvoi/tinhyeutuyetvoi01.pdfTác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI Phần 1 T hiên Thanh đang thả

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI

Minh Tâm bảo:

- Cậu chủ đã hứa với ông chủ là không đến đây nữa mà. Chắc bà nhìn nhầm rồi đó.

- Không nhầm đâu! Mày ở đó mà lải nhải hoài, bộ muốn mất việc hả?

- Dạ không ạ.

- Thế thì mau về nhà nhanh lên.

Tuân lệnh, thưa bà.

Vũ Quân vừa về đến nhà, anh mừng thầm:

- Hên quá! Cửa không có khóa!

Anh nhẹ nhàng mở cổng vào nhà, nhìn xung quanh không có ai, anh rón rén bước lên cầu thang.

- Vũ Quân!

Anh chợt giật mình vì nghe tiếng ông Vũ Quang gọi, anh quay lại cười toe:

- Thưa ba!

Ông Vũ Quang từ trong phòng khách bước ra, ông hỏi:

- Con vừa đi đâu về đó Quân?

Dạ, con đi công chuyện ạ.

- Dì con vừa điện thoại về báo cho ba là con ở vũ trường phải không?

- Đâu có. Con đến nhà thằng bạn thân mà.

- Đợi dì con về thì rõ mọi chuyện. Ba nói cho con biết, nếu như cơn cứ ham chơi hơn ham làm thì đừng hòng có được tài sản của ba.

Anh đến gần chỗ ông ngồi, xoa xoa vai ông:

www.vuilen.com 4

Page 5: Phần 1 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeutuyetvoi/tinhyeutuyetvoi01.pdfTác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI Phần 1 T hiên Thanh đang thả

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI

- Ba à! Con là con trai một của ba mà. Ba không giao tài sản cho con thì giao cho ai chứ?

Ông Quang tỉnh bơ:

- Cho dì con và Minh Tâm.

- Vậy thì con là gì của ba? Họ quan trọng đối với ba lắm hả?

- Con nói như vậy đó hả? Thật tức chết mà! Suốt ngày chẳng làm gì ra hồn cả.

Anh bỏ đi nhanh lên phòng mình.

- Ba đang nói chuyện với con mà con đi đâu vậy?

Anh tỉnh queo:

- Dạ, con đi lên phòng của mình ạ.

Ông lầm bầm:

- Chẳng bao giờ nó chịu nghe mình nói cả. Lớn rồi mà sao vẫn không trưởng thành chút nào.

Ông chợt lấy tay chặn ngang ngực của mình, ông lấy nhanh hộp thuốc trên bàn ra uống.

- Nếu không có thuốc trợ tim thì chắc mình thê thảm lắm.

Minh Tâm lái xe đưa Vũ Quân chạy vòng khắp thành phố, Vũ Quân lên

tiếng:

- Cám ơn anh nhiều nha Tâm.

Minh Tâm ngạc nhiên hỏi:

- Cám ơn chuyện gì vậy cậu chủ?

Quân nhíu mày:

www.vuilen.com 5

Page 6: Phần 1 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeutuyetvoi/tinhyeutuyetvoi01.pdfTác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI Phần 1 T hiên Thanh đang thả

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI

- Lại gọi là cậu chủ nữa rồi. Thì cám ơn chuyện anh gọi điện thoại báo cho em biết dì em sắp đến vũ trường đó.

- Thì ra là chuyện đó. Có gì đâu. Chỉ là Tâm với cậu chủ là anh em tốt mà.

- Biết là anh em tốt mà cứ gọi là cậu chủ hoài, chán anh ghê.

- Nhưng Tâm quen rồi.

- Quen rồi thì từ từ sửa lại, có sao đâu.

- Nhưng ông chủ la Tâm thì sao.

- Ba em còn muốn chúng ta xem nhau như anh em nữa. Anh sợ gì chứ.

- Nhưng thân phận của Tâm...

- Mệt anh quá, lắm lời ghê! Thân phận gì chứ, ba em bảo sẽ giao hết tài sản cho anh và dì của tôi đó.

- Cậu vừa nói gì? Sao lại thế chứ?

- Lại cậu nữa rồi.

- Xin lỗi! Anh quên. Sao lại giao cho anh? Em mới là con ruột của ông ấy mà.

- Thế mới có chuyện lạ chứ. Đáng lẽ gia sản đó phải giao lại cho em và anh, còn bà dì của em thì không.

- Theo anh thì gia sản đó chỉ giao lại cho em thôi.

- Đáng tiếc, ba em không nghĩ thế. Thôi, anh em mình chuyển đề tài đi, đề tài này nhức óc quá.

- Thế em chuyển qua đề tài nào?

- Đề tài muôn thuở của cánh mày râu đó mà.

Minh Tâm lắc đầu khó hiểu:

- Là đề tài gì?

- Nói chuyện với anh chán quá, có thế cũng không hiểu nữa.

- Em nói lấp lửng quá anh không hiểu là phải rồi.

- Vậy thì “im lặng là vàng” đi hén.

www.vuilen.com 6

Page 7: Phần 1 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeutuyetvoi/tinhyeutuyetvoi01.pdfTác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI Phần 1 T hiên Thanh đang thả

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI

Minh Tâm lắc đầu:

- Bó tay với em luôn. Khi thì bảo chuyển đề tài, khi thì bảo im lặng.

Vũ Quân lớn tiếng:

- Anh Tâm! Có người đi bộ kìa!

Minh Tâm chợt thắng gấp khi thấy một cô gái đang đi qua đường.

- Á!

Giọng cô gái vang lên thật to, Minh Tâm chợt hốt hoảng, anh mở cửa xe và nhanh chóng đến gần cô gái:

- Xin lỗi! Tôi không cố ý.

Cô gái quát to:

- Anh không cố ý mà làm tôi suýt chết rồi. Nếu cố ý chắc tôi đã nhừ xương với anh rồi.

Minh Tâm cúi đầu hối lỗi:

- Cô không sao chứ.

- Anh cho tôi xem giấy phép lái xe coi. Không biết chạy xe thì ở nhà đi nhé.

Vũ Quân ở trong xe thấy Minh Tâm bị cô gái nói nặng nhẹ, anh xuống xe và lên tiếng:

- Bao nhiêu đây đủ chưa hả bà cô?

Vũ Quân cầm một xấp tiền thật dày chìa ra trước mặt Thiên Thanh, cô quắc mắt nhìn anh:

- Anh tưởng tiền có thể giải quyết được mọi vấn đề sao?

Cô cầm ngay xấp tiền trên tay Vũ Quân, anh cười cười:

- Cần tiền mà còn giả vờ không cần.

www.vuilen.com 7

Page 8: Phần 1 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeutuyetvoi/tinhyeutuyetvoi01.pdfTác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI Phần 1 T hiên Thanh đang thả

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI

Nghe anh nói thế, cô tức muốn điên lên. Tại sao lại có tên ngang tàng thế chứ. Thiên Thanh quay sang Minh Tâm:

- Anh giữ số tiền này đi học để thi giấy phép lái xe ôtô đi nha.

Anh bật cười:

- Nhưng tôi đã có giấy phép lái xe rồi mà.

Chìa tiền vào tay Minh Tâm xong, Thiên Thanh bỏ đi thật nhanh, cô chẳng quan tâm đến lời Minh Tâm vừa nói, Vũ Quân lên tiếng:

- Bị cô gái đó lấy mất hồn hay sao mà thẫn thờ ra vậy?

Minh Tâm đáp nhanh:

- Đâu có.

- Vậy thì tiếp tục cuộc hành trình của anh em mình đi.

Vừa ngồi vào xe thì Vũ Quân hỏi:

- Bình thường anh lái xe cẩn thận lắm mà, sao hôm nay lại như vậy?

- Tại em nè.

- Sao lại tại em chứ?

- Vì em ngồi cạnh anh cứ nói mãi, anh phải nghe em nói nên thiếu tập trung trong việc lái xe đó mà.

- Anh còn dám đổ lỗi cho em nữa hả? Cũng hên là cô gái đó không sao. Nếu không, cô ta đã “dần” anh te tua rồi. Cô ta thật hung dữ, lại còn có gương mặt kênh kênh khó ưa gì đâu.

- Anh thấy cô gái đó dễ thương lắm mà.

- Bộ anh không nghe người ta nói “Cái nết đánh chết cái đẹp” hả?

Minh Tâm bông đùa:

- Chứ không phải “cái đẹp đè bẹp cái nết” hả?

- Ai nói như vậy chứ?

- Thì anh mới vừa nói đó.

www.vuilen.com 8

Page 9: Phần 1 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeutuyetvoi/tinhyeutuyetvoi01.pdfTác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI Phần 1 T hiên Thanh đang thả

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI

- Vô duyên! Thôi, em không nói với anh nữa. Nếu không, anh lại thắng gấp như lúc nãy nữa thì nguy.

- Không có lần thứ hai nữa đâu.

- Đúng rồi, không có lần thứ hai mà có lần tiếp theo thôi, phải không?

Thiên Thanh vừa về đến nhà thì Trâm Anh hỏi ngay:

- Mi làm gì mà mặt bí xị vậy Thanh?

Thiên Thanh ngồi xuống ghế và bảo:

- Gặp ma đó mà.

Trâm Anh ngạc nhiên:

- Ban ngày làm gì có ma chứ?

- Là ma sống đó mà.

- Có chuyện gì vậy? Kể ta nghe đi.

- Lúc nãy ta đi trên đường tí nữa là bị xe tông vào người rồi.

Trâm Anh giật mình:

- Mi có bị gì không hả Thanh?

- Ta bị gì thì làm sao ngồi đây nói chuyện tỉnh queo với mi như vậy chứ.

- Mi làm gì mà bất cẩn dữ vậy?

Cô chợt khó chịu:

- Là hắn ta bất cẩn chứ có phải do ta đâu.

- Chắc là hắn ta đã bị mi mắng te tua rồi hả?

- Chứ sao. Lái xe bất cẩn thì phải bị ta tra tấn lỗ tai rồi. Hơn nữa, tên đi chung với hắn ta còn đáng ghét hơn nữa.

www.vuilen.com 9

Page 10: Phần 1 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeutuyetvoi/tinhyeutuyetvoi01.pdfTác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI Phần 1 T hiên Thanh đang thả

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI

- Hắn ta làm gì mi mà đáng ghét chứ?

- Hắn ta ngạo mạn, vẻ ta đây có tiền khó ưa lắm kìa.

- Vậy hả! Thôi bớt giận đi, ta dọn thức ăn lên bọn mình ăn cơm nha.

- Sao tự nhiên tốt bụng tự nguyện dọn thức ăn lên vậy?

- Ta lúc nào cũng tốt mà.

- Không dám đâu! Lúc nào mi cũng bắt ta dọn thức ăn, còn mi thì nấu ăn sao?

- Hôm nay là ngoại lệ.

- Phải chi ngày nào cũng là ngoại lệ thì hay quá hén.

- Mi đừng có được voi đòi tiên nha! Ta tự nấu ăn còn phải dọn sẵn cho mi ăn nữa hả? Thế thì mi sướng quá rồi, sao không bảo ta đút cho mi ăn luôn đi.

Thiên Thanh đùa:

- Cũng định bảo như thế đó.

- Nằm mơ đi nha! Thấy ghét! Ngày mai, ta để cho mi tự nấu ăn luôn.

- Ta sợ nấu mi ăn không được.

Trâm Anh tỉnh queo:

- Ta đi nhà hàng ăn.

- Đi nhà hàng ăn, ai bị viêm túi biết liền.

- Ta đâu có lấy tiền riêng của ta đâu mà bị viêm túi.

- Bộ mi định về nhà xin tiền bạ mẹ hả?

- Ta sống tự lập làm sao xin tiền ba mẹ được chứ. Ta lấy tiền ăn hằng ngày đó mà.

- Cưng muốn bị sưng mông với chị hả, Trâm Anh?

- Mi liều mạng thật, dám lên mặt làm chị hả?

- Tại sao lại không chứ?

www.vuilen.com 10

Page 11: Phần 1 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeutuyetvoi/tinhyeutuyetvoi01.pdfTác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI Phần 1 T hiên Thanh đang thả

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI

Thế là cả hai rượt đuổi nhau chạy xung quanh căn nhà nhỏ của mình. Thiên Thanh giơ cao hai cánh tay của mình qua khỏi đầu:

- Ta xin thua và xin chừa không dám như thế nữa.

- Câu này nghe quen quá! Mấy chục lần trước, mi đều nói vậy hết mà vẫn cứ ghẹo ta đó.

- Ủa! Vậy hả? Sao ta không nhớ vậy kìa?

- Mi mà nhớ chuyện gì, chỉ biết đi nhong nhong ngoài phố thôi.

- Mi nói gì mà khó nghe quá vậy? Ta đi dạo mà bảo là đi nhong nhong.

- Có khác gì nhau đâu.

- Khác chứ.

- Mệt quá! Bây giờ có ăn cơm không thì bảo.

Thiên Thanh trề môi:

- Không ăn.

- Sao lại không ăn chứ?

- Thức ăn không nóng làm sao mà ăn chứ.

- Tại mi nè, lo ghẹo ta nên mới như vậy. Còn không biết đi hâm nóng lại nữa chứ.

Thiên Thanh chỉ ngón tay vào mặt mình:

- Là ta sao?

- Chẳng lẽ là ta hả. Còn lâu nha!

Thiên Thanh đi vào bếp:

- Ta làm thì làm.

www.vuilen.com 11

Page 12: Phần 1 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeutuyetvoi/tinhyeutuyetvoi01.pdfTác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI Phần 1 T hiên Thanh đang thả

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI

Tại căn biệt thự sang trọng của gia đình vũ Quân, bà Phượng đang nấu ăn

thì phải dừng lại chạy nhanh ra sân vườn:

- Cậu Quân! Bà sắp vào nhà rồi, cậu bật nhạc nhỏ lại chút xíu đi.

- Dì con về rồi hả vú?

- Đúng rồi. Vú sợ con bị la nên báo trước rồi mới ra mở cổng.

Vũ Quân cười bảo:

- Con cám ơn vú. Không sao đâu, vú cứ mở cổng cho dì con đi.

Bà Phượng thấy anh đã tắt nhạc luôn nên an tâm ra mở cổng. Bà Linh hỏi:

- Vú làm gì mà bây giờ mới ra mở cổng vậy?

Bà vú đáp:

- Xin lỗi bà, tôi đang lỡ tay nấu ăn.

Bà Linh cáu gắt:

- Vậy sao không ở trong nhà nấu ăn luôn đi.

Bà vú chỉ biết im lặng không nói gì. Đợi bà Linh vào nhà, bà vú đóng cổng lại. Bà chợt giật mình:

- Sao cậu chủ lại bật nhạc lớn vậy nhỉ?

Bà Linh lớn tiếng gọi:

- Vú!

Bà vú chạy nhanh đến gần:

- Dạ, bà gọi tôi ạ.

- Vú ở nhà sao lại để bọn chúng nhảy Hip Hop ồn ào ở nhà vậy?

Vũ Quân đáp nhanh:

- Dì ở đó mà lớn tiếng với vú. Dù sao dì cũng đáng tuổi con cháu của vú đó.

Thấy Vũ Quân, bà Linh nhẹ giọng:

- Dì đâu có lớn tiếng gì đâu. Thôi, con lại với các bạn của mình.

www.vuilen.com 12

Page 13: Phần 1 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeutuyetvoi/tinhyeutuyetvoi01.pdfTác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI Phần 1 T hiên Thanh đang thả

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI

Nói xong, bà Linh đi nhanh vào nhà. Bà vú nói nhỏ vào tai Quân:

- Con không sợ dì nói lại với ba là con lớn tiếng với dì của con sao?

- Nhưng con thấy bà ta đối xử tệ với vú là con không chịu được.

- Thôi, con bật nhạc nhỏ lại chút xíu đi.

Anh nhăn mặt:

- Bà ta không thích ồn ào thì con lại càng muốn làm cho cả nhà này thật ồn ào.

Vũ Quân cho nhạc lớn hết volume luôn. Bà vú lắc đầu:

- Tại sao phải sống như thế nhỉ? Thật tội cho cậu chủ.

Vũ Quân lớn tiếng:

- Các bạn cứ vô tư nhảy đi, khỏi phải sợ ai hết.

Một người bạn trong nhóm nhảy của anh hỏi:

- Không sợ ba của mày luôn hả?

Ông Vũ Quang từ ngoài cổng bước đến gần, lên tiếng:

- Sợ chứ! Nếu không, đâu có được chia gia sản.

- Ba! Sao ba vào nhà mà không nhấn chuông cho con ra mở cổng.

Ông Quang đáp:

- Cửa không khóa, nhấn chuông làm gì mất công phiền người khác.

Quân hỏi:

- Ai đưa ba về vậy?

- Minh Tâm.

- Anh ấy đâu rồi ba?

- Đi công chuyện giúp ba rồi. Con ồn ào quá đi! Muốn tập luyện nhảy thì hãy ra ngoài Trung tâm Văn hóa đi.

- Dạ được ạ. Bọn con sẽ đi ngay.

- Hôm nay cứ tập ở đây. Còn khi khác thì không được đó nha.

www.vuilen.com 13

Page 14: Phần 1 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeutuyetvoi/tinhyeutuyetvoi01.pdfTác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI Phần 1 T hiên Thanh đang thả

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI

- Dạ! Ba thật là vĩ đại.

- Dì của con về chưa Quân?

- Dạ rồi ạ. Có dì ở nhà nhưng cũng như không có vậy đó ba.

- Con thì lúc nào chẳng như thế. Thôi, con cứ tiếp tục công việc của con đi. Ba đi vào nhà đây.

- Ba!

Anh gọi lại khi ông đi vào nhà, ông quay lại hỏi:

- Chuyện gì vậy con?

Anh định nói gì nhưng lại thôi.

- Dạ, không có gì ạ,

- Vậy mà cũng gọi nữa. Con có bệnh thì nói Minh Tâm đưa con đi khám nha.

Anh giơ cao bắp tay săn chắc của mình ra cho ông Quang xem:

- Con khỏe như Lý Đức, vận động viên thể hình mà bệnh sao được ba.

- Hay quá hén, nếu không có ba quản lý con thì bây giờ con đã gầy như que tăm rồi.

- Con đi ăn ở ngoài còn lên cân hơn là ăn ở nhà nữa.

- Con uống thì có chứ ăn nỗi gì. Ừ, mà uống cũng mập đó con, mà chỉ mập phần bụng thôi.

- Sao chỉ mập phần bụng thôi kỳ vậy ba?

- Thì uống nhiều bia rượu bị bệnh xơ gan đó mà.

- Nhưng con thấy những người lớn tuổi ai mà chẳng bụng to, đâu có bệnh xơ gan.

- Người ta lớn tuổi như thế phải rồi. Còn con sống không thọ đâu.

- Sống thọ con không cần, chỉ cần luôn được ở bên ba là tốt rồi.

- Thôi, đừng có nịnh ba, bộ muốn xin tiền thêm nữa hả gì đây?

- Ba cứ như vậy hoài à.

www.vuilen.com 14

Page 15: Phần 1 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeutuyetvoi/tinhyeutuyetvoi01.pdfTác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI Phần 1 T hiên Thanh đang thả

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI

- Ba hiểu con nhất mà, những gì con muốn ba đều biết hết.

- Vậy sao ba còn cưới dì chi vậy?

- Thì đó là chuyện riêng của ba. Con nói nhiều quá, đi uống nước cho thấm giọng đi.

Buổi sáng, Vũ Quân thức dậy thật sớm anh xuống cầu thang nhìn xung

quanh tìm bà Phượng, anh gọi to:

- Vú ơi!

Bà vú chạy nhanh từ sân vườn vào nhà:

- Con gọi vú có chuyện gì không Quân?

- Dạ! Tại con thấy vú đâu mất nên gọi đó mà.

- Vậy mà vú tưởng con gọi vú có việc gì.

- Tại buổi sáng thức dậy con thường thấy vú. Còn hôm nay không thấy nên con gọi đó mà.

- Thôi, con đi tập thể dục đi, rồi vú làm thức ăn sáng sẵn chờ con về.

- Dạ, con đi đây.

Anh vừa đi ra đến cửa cổng thì bà vú gọi lại:

- Con cột chặt dây giày chưa?

- Dạ rồi ạ. Cám ơn vú.

- Vú sợ con như lần trước bị té vì vướng dây giày thôi.

- Bị một lần, con cẩn thận rồi mà vú.

Minh Tâm đang chờ sẵn Vũ Quân ở trước cổng, anh hối thúc:

- Nhanh lên, Quân ơi.

www.vuilen.com 15

Page 16: Phần 1 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeutuyetvoi/tinhyeutuyetvoi01.pdfTác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI Phần 1 T hiên Thanh đang thả

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI

- Nghe rồi, em ra ngay mà.

Cả hai cùng nhau chạy bộ. Mồ hôi bắt đầu thấm ướt cả người anh và Minh Tâm, anh đề nghị:

- Anh em mình nghỉ một chút xíu đi.

Cả hai cùng nhau ngồi xuống băng ghế đá của công viên, buổi sáng mọi người ở đây tập thể dục rất đông với rất nhiều lứa tuổi khác nhau. Minh Tâm chìa chai nước khoáng trước mặt Quân:

- Em uống nước đi.

Anh cầm chai nước ngửa cổ uống một hơi, cảm giác thật mát lạnh. Anh đang tập trung uống nước thì chợt ngưng uống ngay:

- Con gái nhà ai mà xinh thế nhỉ?

Hai cô mặc gái mặc trang phục thể thao, tóc dài cột thật cao trông rất đẹp. Anh nhìn chăm chú:

- Mình chạy bộ tiếp đi anh Tâm.

Minh Tâm gật đầu ngay:

- Ừ!

Thế là cả hai cùng nhau chạy bộ tiếp, Minh Tâm bảo.

- Hình như cô gái này anh gặp ở đâu rồi thì phải, nhìn rất quen.

- Vậy hả! Coi chừng anh gặp cô ấy trong mơ đó.

Minh Tâm cố nhớ ra gương mặt quen thuộc của cô gái trước mặt mình. Còn Vũ Quân thì hối tiếc:

- Ha! cô gái đó chạy đâu mất rồi. Định xin làm quen mà cũng không được luôn.

Từ đằng sau, một giọng nói trong trẻo:

- Bọn tôi đây nè.

Cả hai cùng nhau quay lại nhìn Thiên Thanh, cô cười thật tươi:

- Định trấn lột bọn này hay sao mà cứ chạy theo sau bọn này hả?

www.vuilen.com 16

Page 17: Phần 1 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeutuyetvoi/tinhyeutuyetvoi01.pdfTác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI Phần 1 T hiên Thanh đang thả

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI

Cứ nghĩ xấu về người khác phái là thói quen của cô. Cái giọng nói này sao Quân cảm thấy quen quá. Anh chợt nghĩ thầm:

- Cô gái này hình như là bia đỡ đạn của mình ở vũ trường Cosy hôm nọ mà.

Còn Minh Tâm thì nhanh miệng:

- Cô là người đi bộ hôm trước bị tôi làm giật mình phải không?

Thiên Thanh cố nhớ lại mọi chuyện, lúc này cô không còn cười tươi được nữa, gương mặt của cô trở nên cau có:

- Ừ! Thì sao chứ. Bộ bị cảnh sát giam xe hay sao mà hôm nay phải đi bộ vậy?

Vũ Quân chăm chú nhìn cô và gầm gừ trong cổ họng:

- Con gái gì mà nói chuyện như kẽm gai nhọn vậy đó, cứ muốn đâm người ta không à.

Không nhịn được cô, anh lên tiếng:

- Cô này! Rảnh quá hén, có bị giam xe hay không thì liên quan gì đến cô chứ?

Trâm Anh hỏi:

- Mọi người quen nhau sao?

Cả Thiên Thanh và Vũ Quân đều đồng thanh trả lời:

- Không quen.

Trâm Anh kéo tay Thiên Thanh:

- Bọn mình chạy nhanh về nhà thôi. Nếu không, trễ giờ làm việc mất.

Minh Tâm vẫy tay chào:

- Hẹn gặp lại cô lần sau nhé.

Thiên Thanh quay đầu lại:

- Các anh không có diễm phúc được gặp lại bọn tôi đâu.

Vũ Quân trề môi:

www.vuilen.com 17

Page 18: Phần 1 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeutuyetvoi/tinhyeutuyetvoi01.pdfTác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI Phần 1 T hiên Thanh đang thả

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI

- Các cô gặp được bọn tôi mới là diễm phúc đó. Không hiểu sao lúc nãy mình lại thấy cô ta đẹp, lại còn muốn làm quen nữa chứ. Thật là điên rồ.

Minh Tâm cười cười:

- Người ta đẹp thật chứ bộ. Anh thấy những cô người yêu của em chẳng ai đẹp bằng cô gái đó.

- Anh làm gì mà khen cô ta dữ vậy, đừng có nói bị tiếng sét ái tình đánh trúng rồi nha.

- Em đừng có nói lung tung.

- Không nói thì thôi.

- Thân phận như anh đâu dám suy nghĩ đến yêu đương.

- Em mệt anh quá, suy nghĩ của anh lỗi thời rồi, anh có biết không?

- Em không hiểu đâu. Thôi, mình về đi. Vú đang chờ em về ăn sáng đó.

- Ừ, thôi... mà khoan đã!

- Chuyện gì nữa.

- Em phải cột dây giày thật chắc đã.

- Em biết cẩn thận từ lúc nào vậy?

- Từ lúc bị té vì sợi dây giày bé xíu đó mà.

- Cũng hên là lúc đó các vết sẹo đã lành và mờ. Nếu không, em bị xấu xí rồi.

- Em bị thế nào cũng vẫn đẹp trai hết.

- Thôi! Về đi em. Coi chừng “lựu đạn” nổ ở đây đông người lắm, về nhà ít người hơn.

- Em đâu có mang theo lựu đạn đâu mà nổ chết người.

- Thì em bảo là lúc nào cũng đẹp trai hết đó.

- Có sao nói vậy người ơi. Thấy em đẹp trai rồi ganh tị hả?

- Anh về đây. Nói chuyện với em chút xíu, anh bị nổ tan xương luôn quá.

www.vuilen.com 18

Page 19: Phần 1 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeutuyetvoi/tinhyeutuyetvoi01.pdfTác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI Phần 1 T hiên Thanh đang thả

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI

Về đến nhà, Thiên Thanh lấy khăn lau mặt mình. Trâm Anh hỏi:

- Mi hay ta tắm trước đây?

Thiên Thanh đùa:

- Tụi mình tắm chung đi.

- Thôi đi, tắm lẹ đi bà.

- Tự nhiên đang ở vị trí bạn bè, bây giờ đưa ta lên tận vai bà là sao vậy? Ủa! Anh chàng hồi sáng là người suýt tông vào mi phải không?

- Ừ!

- Sao mi không giả vờ xỉu để được hai anh chàng ấy quan tâm.

- Một ý nghĩ điên rồ. Lỡ lúc đó hắn ta làm gì xấu thì sao?

- Ừ hén.

- Hơn nữa, thấy mặt bọn họ là ta muốn cho một cú đấm vào mặt rồi, đâu có yếu đuối mà phải xỉu chứ.

- Ôi! Nữ lực sĩ ở chung với ta mà ta không biết vậy kìa.

Thiên Thanh lấy quần áo đi vào phòng tắm, cô vặn vòi sen thật mát lạnh làm sao, vừa tắm cô vừa hát véo von:

- “Có giấc mơ nào êm đềm, khẽ lướt qua làn môi mềm, lấp lánh như ngàn tia nắng...”

Trâm Anh lớn tiếng:

- Tắm nhanh lên cho ta tắm coi.

- Cứ từ từ.

- Trễ giờ là mi te tua với ta đó.

- Thôi, tiêu rồi ta quên lấy khăn lau rồi.

www.vuilen.com 19

Page 20: Phần 1 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeutuyetvoi/tinhyeutuyetvoi01.pdfTác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI Phần 1 T hiên Thanh đang thả

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI

- Ta không có lấy giúp mi đâu.

- Mi không lấy giúp ta thì ai lấy bây giờ.

- Tự mi lấy chứ ai.

- Không lẽ ta ra ngoài với bộ dạng thế này sao?

Trâm Anh cười to:

- Chứ sao! An tâm đi, ta không nhìn đâu, mà ta mở cửa cổng ra cho người ta vào nhìn thôi.

- Mi ở ác coi chừng sau này không có em bé bế đó nha. Mi không lấy khăn giúp, ta ở trong phòng tắm hoài luôn, ai trễ giờ biết liền.

Bị Thiên Thanh uy hiếp, Trâm Anh phải lấy khăn giúp cô, cô miễn cưỡng bảo:

- Mở cửa ra đi, khăn nè.

Thiên Thanh mở cửa phòng tắm ra thì Trâm Anh đùa:

- A! Ta thấy rồi đó nha.

- Thấy gì là thấy gì chứ.

Thiên Thanh giật mạnh chiếc khăn và đóng nhanh cửa phòng tắm lại.

- Thấy rồi đừng có ganh tị nha.

- Sao lại phải ganh tị chứ?

Thiên Thanh tỉnh queo.

- Vì thân thể của ta đẹp hơn của mi.

Trâm Anh đâu chịu thua, cô đùa:

- Đâu, mi ra đây thử xem của ai đẹp hơn thì biết ngay mà. Với điều kiện không được mặc quần áo nha.

- Ta đâu có ngốc.

Thiên Thanh vừa bước ra khỏi phòng tắm thì Trâm Anh dùng tay đẩy cô ra xa:

www.vuilen.com 20

Page 21: Phần 1 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/tinhyeutuyetvoi/tinhyeutuyetvoi01.pdfTác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI Phần 1 T hiên Thanh đang thả

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH YÊU TUYỆT VỜI

- Tránh ra coi. Đi cũng chậm nữa, y như ma vậy đó.

- Kệ tui!

- Ê! Sao tắm xong mà không chịu vặn vòi sen lại vậy?

- Thì để cho mi vào tắm đó mà.

- Như vậy là lãng phí đó, biết không?

- Không.

- Con quỷ! Tháng này, tiền nước mi chi hết đó.

- Chuyện nhỏ như con thỏ.

www.vuilen.com 21